Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Thần Ma Hệ Thống Full

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
538,775
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
32511176-256-k892088.jpg

Thần Ma Hệ Thống Full
Tác giả: pykarai
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện Thần Ma Hệ Thống là truyện nằm trong chuỗi những truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online với chủ đề đầy tính huyễn hoặc và không gian mộng ảo.

Không gian này thường thấy ở những truyện cũng thể loại, có chút thực những lại có chút hư vô, ảo ảnh; để hòa nhập và theo dõi đến cùng bạn đọc hãy đi theo từng chương, từng chương truyện.

Chỉ trong nháy mắt thế giới bỗng nhiên biến thành ngày tận thế.

Tang thi, yêu thú biến dị hoành hành thế giới, trong khi đó nhân loại rời vào cảnh đau khổ giãy dụa cần sinh.

Khi Nhạc Trọng cùng quân đội của hắn trải qua vô số khó khăn cuối cùng từ trong tang thi và biến dị thú thu phục cả nước là lúc, hắn mới sợ hãi phát hiện, hắn chỉ mới xông qua cửa thứ nhất.

Thế giới tràn ngập bức xạ hạt nhân, biến dị nhân, bức xạ thú, vật tư cực độ thiếu hụt, những sinh vật thời tiền sử hoành hành, khủng long đã tiến hoá ra trí tuệ chiếm cứ địa vị thống trị thế giới, xuất hiện nhiều chủng tộc cường đại sinh ra dị năng, tố chất thân thể tốt hơn nhân loại gấp mười lần, viên đạn bình thường không xuyên qua nổi thân thể chúng.

Thú nhân trở thành kẻ thống trị nô dịch lên thế giới nhân loại, khi toàn bộ nhân loại bị vây trong vị trí tuyệt đối nhược thế, Nhạc Trọng lại phải tiếp tục làm cho mình tiến hóa, tiến hóa không ngừng, cùng người thân, cùng thật nhiều hồng nhan tri kỷ, cùng bạn bè đoàn thể gian nan tìm kiếm một tiền đồ quang minh, hướng thẳng về tinh không vũ trụ, đưa nhân loại đi lên một con đường phát triển rộng lớn hơn, đi vào một thế giới bao la hạo hãn của tương lai mới…

Đây là một truyện huyền huyễn với tình tiết truyện gay cấn, dồn dập từ đầu cho đến cuối không có "đoạn lặng", không hề có tình tiết câu chữ.

Tác giả tạo cho độc giả cảm giác như mình bị cuốn vào câu chuyện, như đang chiến đấu với Tang Thi, đuổi giết cùng Dị Thú.... người đọc phải mải mê chinh phục hành trình và đoán báo tương lai.

 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 1


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Giới thiệu : Truyện Thần Ma Hệ Thống là truyện nằm trong chuỗi những truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện online với chủ đề đầy tính huyễn hoặc và không gian mộng ảo.

Không gian này thường thấy ở những truyện cũng thể loại, có chút thực những lại có chút hư vô, ảo ảnh; để hòa nhập và theo dõi đến cùng bạn đọc hãy đi theo từng chương, từng chương truyện.Chỉ trong nháy mắt thế giới bỗng nhiên biến thành ngày tận thế.

Tang thi, yêu thú biến dị hoành hành thế giới, trong khi đó nhân loại rời vào cảnh đau khổ giãy dụa cần sinh.

Khi Nhạc Trọng cùng quân đội của hắn trải qua vô số khó khăn cuối cùng từ trong tang thi và biến dị thú thu phục cả nước là lúc, hắn mới sợ hãi phát hiện, hắn chỉ mới xông qua cửa thứ nhất.Thế giới tràn ngập bức xạ hạt nhân, biến dị nhân, bức xạ thú, vật tư cực độ thiếu hụt, những sinh vật thời tiền sử hoành hành, khủng long đã tiến hoá ra trí tuệ chiếm cứ địa vị thống trị thế giới, xuất hiện nhiều chủng tộc cường đại sinh ra dị năng, tố chất thân thể tốt hơn nhân loại gấp mười lần, viên đạn bình thường không xuyên qua nổi thân thể chúng.

Thú nhân trở thành kẻ thống trị nô dịch lên thế giới nhân loại, khi toàn bộ nhân loại bị vây trong vị trí tuyệt đối nhược thế, Nhạc Trọng lại phải tiếp tục làm cho mình tiến hóa, tiến hóa không ngừng, cùng người thân, cùng thật nhiều hồng nhan tri kỷ, cùng bạn bè đoàn thể gian nan tìm kiếm một tiền đồ quang minh, hướng thẳng về tinh không vũ trụ, đưa nhân loại đi lên một con đường phát triển rộng lớn hơn, đi vào một thế giới bao la hạo hãn của tương lai mới…Đây là một truyện huyền huyễn với tình tiết truyện gay cấn, dồn dập từ đầu cho đến cuối không có "đoạn lặng", không hề có tình tiết câu chữ.

Tác giả tạo cho độc giả cảm giác như mình bị cuốn vào câu chuyện, như đang chiến đấu với Tang Thi, đuổi giết cùng Dị Thú.... người đọc phải mải mê chinh phục hành trình và đoán báo tương lai.Chương 1: Triệu hoán đặc chủng khô lâuChỉnh sửa : kktruyen.comĐại học Vân Hoa là một trường đại học thuộc thành phố Lôi Giang, là trường đại học cao đẳng thuộc loại nhị lưu trong phạm vi cả nước.Trong một gian phòng trong ký túc xá nam sinh thuộc đại học Vân Hoa, Nhạc Trọng đang sửa sang lại quần áo, nhìn vào gương chỉnh sửa cách ăn mặc của mình.Nhạc Trọng vừa chỉnh sửa lại quần áo trên người mình, vừa thầm nghĩ:- Không biết hôm nay đứa nhỏ tinh nghịch quỷ quái kia lại đưa ra vấn đề khó khăn gì cho mình nữa đây?Hôm nay là ngày cuối tuần, trong gian phòng có sáu chiếc giường sắt chỉ còn một mình Nhạc Trọng, những người bạn cùng phòng khác đều đã sớm ra ngoài vui chơi cuối tuần.

Nhạc Trọng đang chuẩn bị ra ngoài đi làm gia giáo kiếm sinh hoạt phí.- Phàm nhân giống như những con kiến kia, ta là thần!

Ta chán ghét nhìn thấy đám nhân loại nhỏ bé các ngươi trải qua những ngày tháng bình tĩnh cùng hòa bình.

Từ giờ trở đi, ta sẽ đem các ngươi thả xuống bên trong Thần Ma hệ thống địa ngục.

Giãy dụa đi!

Nỗ lực giãy dụa, trở nên mạnh mẽ, dùng cố gắng của các ngươi mà tới lấy lòng ta đi.

Chỉ có không ngừng trở nên mạnh mẽ, các ngươi mới có thể sống sót.

Nếu không thì đi chết đi!

Hiện tại, đếm ngược bắc đầu!

Năm…Một thanh âm vô hình đột nhiên xuất hiện trong đầu óc của Nhạc Trọng, ngay khi thanh âm kia vừa vang lên, hai mắt Nhạc Trọng đứng tròng, giống như gặp phải thời gian dừng lại, toàn bộ hoàn cảnh chung quanh cũng biến thành vô cùng chậm chạp, lối suy nghĩ của hắn cũng giống như bị dừng lại, đầu óc hắn chỉ còn lưu lại thanh âm kia.- Bốn…- …- Một…Trò chơi chính thức bắt đầu, những con kiến kia, giãy dụa sống sót đi!Nương theo sau thanh âm kia kết thúc, Nhạc Trọng ở trong trạng thái kỳ dị này giải thoát ra.- Chuyện gì xảy ra?Trong lòng Nhạc Trọng tràn ngập kinh hãi, hắn nhìn chằm chằm một cây gậy dài chừng một thước trong tay, cây gậy trống rỗng hiển hiện làm cho hắn hiểu được những gì vừa rồi hắn nghe thấy cũng không phải do chính bản thân hắn ảo tưởng.- Mộc bổng tân thủ, trang bị tân thủ.

Binh khí tân thủ nhất cấp.

Công kích 0.5, độ bền 100/100.

Thỉnh cẩn thận sử dụng vũ khí này sống sót.- Nhạc Trọng: nam.- Cấp bậc: 1.- Chức nghiệp: không.- Danh hiệu: không.- Lực lượng: 9 (10).- Nhanh nhẹn: 10 (10).- Sức sống: 9 (10).- Thể lực: 8/8 (10).- Tinh thần: 12 (10)- Cường độ: 10 (10)Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, một cỗ tin tức kỳ dị cứ như vậy trực tiếp tràn vào trong đầu của hắn.Nhìn thấy mộc bổng dài chừng một thước trong tay, một loại dự cảm bất tường xông lên trong lòng Nhạc Trọng, hắn bước một bước dài vọt tới cửa phòng ký túc xá đem cửa phòng khóa trái.Tiếp theo Nhạc Trọng nhanh chóng mở ngăn tủ của bạn cùng phòng lấy ra một kính viễn vọng.Đối diện ký túc xá của Nhạc Trọng là ký túc xá nữ sinh, bởi vậy trong ký túc xá nam sinh có không ít người mua kính viễn vọng để nhìn lén bên nữ sinh.Nhạc Trọng một tay cầm mộc bổng đi tới bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.Lúc này khoảng hai ba giờ chiều, các sinh viên nếu không ra ngoài ước hội thì nằm ngủ trong ký túc xá, ngoài đường rất ít người đi lại.- Cứu mạng!Một tiếng thét chói tai vang lên ngoài đường, Nhạc Trọng nhìn sang phương hướng tiếng hét, thấy được một màn làm hắn dựng đứng tóc gáy.Chỉ thấy một nữ sinh mặc áo sơ mi màu trắng bị tám nữ sinh khác vây quanh, tám nữ sinh kia đang điên cuồng cắn xé trên người nữ sinh áo trắng, máu tươi nhuộm đỏ cả quần áo của nàng.

Nữ sinh áo trắng không ngừng giãy dụa kêu to, nhưng không cách nào giãy thoát.- Sao lại thế này?Nhìn thấy một màn đáng sợ phía xa xa, trong lòng Nhạc Trọng nhấc lên sóng to gió lớn.

Hắn lập tức cầm kính viễn vọng đưa lên nhìn ra phương xa.Thông qua kính viễn vọng Nhạc Trọng rõ ràng nhìn thấy được tình hình bên kia.Tám nữ sinh đang cắn xé nữ sinh áo trắng hai mắt trắng dã, không hề có tia thần thái, các nàng giống như dã thú điên cuồng cắn xé lên thân thể của nữ sinh áo trắng, không ngừng xé rách từng khối thịt tươi cắn nuốt vào bụng.Một màn khiến người dựng đứng lông tóc làm Nhạc Trọng vừa cảm thấy buồn nôn vừa tràn ngập sợ hãi.Cưỡng chế nỗi sợ hãi trong lòng, hắn cố gắng bình tĩnh quan sát.Tám nữ sinh cắn xé thân thể nữ sinh áo trắng rách tung tóe, nơi nơi đều là vết thương đầm đìa máu tươi, lúc này mới dừng lại hành động, phân tán du đãng không có mục đích, tốc độ đi lại của các nàng có chút thong thả, so ra còn kém người bình thường, nhưng các nàng kết bè kết đội hành động, chỉ cần bị vây quanh chủ yếu không ai còn khả năng sống sót.- Chẳng lẽ là sinh hóa nguy cơ?Nhạc Trọng nhìn thấy hành động chậm chạp của những người kia, hai mắt trắng dã, khóe miệng dính đầy máu tươi, thoạt nhìn cực kỳ khủng bố, trong lòng rùng mình đột nhiên nghĩ thầm.Biểu hiện của những nữ sinh kia thật sự rất giống thây ma (Zombie) trong phim Sinh Hóa Nguy Cơ!Rất nhanh suy đoán của hắn đã được nghiệm chứng, nữ sinh áo trắng bị cắn xé hoàn toàn thay đổi hình dáng không bao lâu sau đã chậm rãi từ dưới mặt đất bò lên, hai mắt trợn trắng, lung la lung lay lắc lư trên đường không có mục đích.- Thật tệ hại!

Là thây ma!Trong lòng Nhạc Trọng phát lạnh, nếu quả thật giống như trong tưởng tượng của hắn, cả sân trường đều là thứ quái vật như vậy, hắn muốn sống sót thập phần khó khăn.Đột nhiên ngoài cửa truyền vào thanh âm tiếng gõ cửa vang dội.- Nguy hiểm!

Là thây ma!Trong lòng Nhạc Trọng rùng mình, lập tức đẩy mạnh bàn máy tính chắn ngang cửa, đem cửa phòng ngăn chặn lại.Nương theo sau một tiếng vang răng rắc, cửa gổ bị phá tung, hai móng vuốt đâm vào bên trong cửa.- Khí lực thật lớn!Nhạc Trọng kinh hãi bật lui ra sau.Cửa phòng trong ký túc xá đại học Vân Hoa đều là cửa gỗ hơi mỏng, nhưng người thường nếu không mượn dụng cụ muốn dùng tay xuyên phá cửa phòng là không thể nào.

Lực lượng của thây ma xa xa vượt qua sự tưởng tượng của hắn.Hai móng vuốt đâm xuyên cửa phòng, không ngừng giãy dụa, đồng thời còn truyền vào thanh âm tiếng động xô cửa.Ánh d.ow n.lo a,d.

PR-C mới nh ấ,t- t-ạ.i ,k kt r,u,yen.com mắt Nhạc Trọng chớp động, cắn chặt răng khắc phục nỗi sợ hãi trong lòng, bước dài tới cạnh cửa phòng, vung mộc côn trong tay hung hăng đánh xuống hai móng vuốt của thây ma.Hắn dùng hết toàn lực mới đánh gãy hai móng vuốt của nó, hai cánh tay thây ma vô lực rũ xuống.Ngay khi hai tay thây ma bị đánh rũ xuống, nương theo sau một tiếng vang thật lớn, cửa gỗ hơi mỏng bị một cái đầu đánh vỡ, một đầu sọ vỡ một mảng lớn, hai mắt trắng dã, là một thây ma học sinh tó ngắn thò đầu vào, không ngừng hướng Nhạc Trọng giãy dụa rít gào.- Từ Tranh!Nhạc Trọng liếc mắt liền nhìn ra thây ma học sinh chính là đội viên chủ lực của đội bóng nhà trường, là bạn học cùng lớp ở phòng bên cạnh hắn, quan hệ giữa đôi bên bình thường, nhưng hai mươi phút trước bọn họ còn cùng nói chuyện phiếm với nhau, thật không ngờ hai mươi phút sau Từ Tranh đã biến thành thây ma.- Thực xin lỗi, tôi muốn sống sót!Nhìn thây ma không ngừng giãy dụa, trong mắt Nhạc Trọng hiện lên ánh sáng phức tạp, cắn chặt răng vung mộc côn hung hăng hướng ngay đầu thây ma dùng hết toàn lực đánh xuống.Dưới một kích toàn lực của hắn, đầu của thây ma Từ Tranh bị đánh vỡ vặn vẹo, nghiêng sang một bên.Cơ hồ trong cùng thời khắc đó, một quyển sách nhỏ màu đen cùng một đồng tiền xu màu đen từ trong thân thể Từ Tranh tuôn ra, rơi ngay cạnh thi thể của hắn.

Một đoàn linh quang màu trắng mà mắt thường của nhân loại khó thể nhìn thấy cũng từ trong thân thể Từ Tranh bay ra dung nhập vào trong thân thể Nhạc Trọng.Nhạc Trọng bước lên nhặt lấy quyển sách màu đen cùng đồng xu, sau đó lui ra sau vài bước.- Kỹ năng thư tam cấp: triệu hoán đặc chủng khô lâu.

Kỹ năng miêu tả: tiêu hao mười giờ tinh thần lực, từ trong thế giới tử vong triệu hồi một đầu đặc chủng khô lâu tác chiến cho ngươi.

Cấp bậc đặc chủng khô lâu ban đầu là 1, thuộc tính ban đầu là 10, 10, 10, 10/ 10, 10, 180/180.

Kỹ năng làm lạnh thời gian là mười ngày.

Có học tập kỹ năng hay không?Nhạc Trọng vừa cầm quyển sách màu đen nhỏ kia một chuỗi tin tức kỳ dị chợt dũng mãnh tràn vào trong đầu của hắn, hắn lập tức làm ra lựa chọn:- Lập tức học tập!- Trước khi ngài thăng lên ba mươi cấp, tổng cộng chỉ có thể học tập ba kỹ năng chủ động.

Xin hỏi ngài có xác định muốn học tập kỹ năng triệu hoán đặc chủng khô lâu hay không?- Có!Nhạc Trọng không chút do dự lựa chọn.

Hiện tại hắn chỉ cầu sống sót, về phần những chuyện sau đó hắn tạm thời không quản được nhiều như vậy.

Hiện tại chỉ cần tranh thủ được thêm một phần thực lực là tốt nhất.Lực lượng của thây ma thật lớn, ngay cả cửa gỗ cũng có thể phá hư, cho dù trốn trong ký túc xá cũng không an toàn.

Nhạc Trọng nhất định phải đạt được lực lượng sống sót, sự tình ngày sau thì ngày sau lo lắng.Ngay trong tích tắc, quyển sách nhỏ đột nhiên biến mất hóa thành một đạo hắc sắc quang mang chui vào trong mi tâm của hắn.Trong thức hải của hắn đột nhiên hiện lên một phù văn đầu khô lâu màu đồng thau, ý niệm của hắn vừa động, chạm vào phù văn kỳ dị kia, trong đầu chợt truyền ra thanh âm:- Có xác định triệu hoán đặc chủng khô lâu hay không?

Phải tiêu hao mười giờ tinh thần lực của ngài!- Có!Tâm niệm hắn chợt động, lập tức phát động kỹ năng gọi về đặc chủng khô lâu.Ngay sau đó một chuỗi chú văn thần bí từ trong miệng hắn tuôn ra, trong hư không trống rỗng xuất hiện một huyệt động cực lớn, bên kia huyệt động tản ra khí tức tử khí vô tận, chỉ bị cỗ khí tức tử vong thổi tới đã làm trong lòng Nhạc Trọng rét lạnh cả người.Đồng thời hắn chợt cảm thấy đầu mình nhói đau, tinh thần lực bị một cỗ lực lượng rút hết không còn, làm đầu hắn có cảm giác choáng váng.Bên trong huyệt động chậm rãi xuất hiện một khô lâu hình người chỉ còn lại khung xương, bên ngoài khung xương còn có hắc vụ bao vây, trong hai mắt chớp động hai đoàn linh hồn ma hỏa.Khô lâu hình người kỳ dị kia từ trong tử vong thế giới đi ra, Nhạc Trọng lập tức sinh ra cỗ cảm giác tâm thần tương liên với nó.- Đặc chủng khô lâu nhất cấp.Lực lượng: 10 (10).Nhanh nhẹn: 10 (10).Cơ thể hoạt tính: 10 (10)Thể lực: 10/10 (10).Tinh thần: 10 (10).Cường độ: 5 (10).Có được kỹ năng: Cốt đầu lợi dụng thuật.Cỗ đặc chủng khô lâu nhìn qua Nhạc Trọng, chợt đi tới trước cỗ thây ma bị hắn xử lý, dùng móng vuốt khô lâu của nó đâm vào trong thi thể của thây ma Từ Tranh kia.

Chương 2: Bắt đầu tiến hóaChỉnh sửa : kktruyen.comMột đạo hắc sắc quang mang chớp động, kéo dài chừng ba mươi giây, cỗ đặc chủng khô lâu từ trong thi thể cỗ thây ma rút ra một cây búa bạch cốt dài hơn một thước cầm vào trong tay.Sau khi cỗ thây ma bị rút ra bạch cốt phủ liền xụi lơ trên mặt đất, phảng phất như biến thành một đống bùn nhão, chảy ra máu đen tanh hôi.Nhạc Trọng nhìn đặc chủng khô lâu, chỉ vào cái bàn gỗ bên cạnh ra lệnh:- Chém đứt cái bàn này!Đặc chủng khô lâu cầm bạch cốt phủ bổ thẳng lên trên bàn máy tính.Một thanh âm vang lên răng rắc, bàn máy tính bằng gỗ bị một búa chém xuống vỡ nát.- Thật là lợi hại!Nhìn bàn máy tính bị chém thanh hai nửa, trong lòng Nhạc Trọng vui vẻ.

Có được bất tử sinh vật như đặc chủng khô lâu bảo hộ, cơ hội sống sót của hắn càng tăng thêm vài phần.Thí nghiệm xong lực phá hoại của đặc chủng khô lâu, Nhạc Trọng cầm lên đồng xu màu đen cẩn thận quan sát.- Một điểm sinh tồn tệ!Nhạc Trọng cầm đồng tiền xu trong tay liền nhận được một tin tức như thế.Tuy rằng không biết tác dụng của sinh tồn tệ, Nhạc Trọng vẫn cẩn thận cất vào trong túi.Đúng lúc này ngoài cửa truyền vào thanh âm va chạm kịch liệt, từng móng vuốt đâm xuyên qua cửa gỗ hơi mỏng giãy dụa không ngừng.Chỉ trong vài lần hô hấp, cửa gỗ chợt vỡ tan, bốn thây ma trợn mắt trắng dã huy động móng vuốt chen chút ở cửa muốn đi vào trong gian phòng của hắn.Lại vang lên một tiếng loảng xoảng, một cửa sổ thủy tinh cũng bị một thây ma đập nát, cỗ thây ma kia đang chen chúc chui vào bên trong.Nhạc Trọng nhìn cửa gỗ bị thây ma đánh vỡ, cười khổ một tiếng, hướng đặc chủng khô lâu ra lệnh:- Trường học dù tiết kiệm tiền thế nào cũng không nên tiết kiệm tiền làm cửa ký túc xá đi.

Đây thực sự là công trình bã đậu!

Bạch Cốt, bắt lấy đám thây ma kia!Cỗ đặc chủng khô lâu nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, liền tiến lên một bước dài, hung hăng bổ một búa lên đầu một thây ma, lập tức đánh bay đầu nó, máu đen văng khắp nơi.Cơ hồ là cùng một thời gian ba đầu thây ma cùng nhau vọt tới ôm lấy Bạch Cốt, ở trên người hắn vừa lôi kéo vừa cắn xé.Xương cốt trên người Bạch Cốt bị ba thây ma nhất nhất xé xuống, sinh mệnh lực của nó không ngừng giảm xuống, xương tay cầm bạch cốt phủ cũng bị một thây ma ôm cứng chặt chẽ không thể nhúc nhích.Một cỗ khô lâu cùng ba thây ma chen chúc tại cánh cửa nhỏ hẹp quấn thành một đoàn.Nhạc Trọng bước nhanh tới, dùng toàn lực bổ một gậy vào đầu một thây ma, đem đầu của thây ma đang ôm xương cánh tay phải của Bạch Cốt đánh lật sang bên, vặn vẹo đổ xuống.Một đoàn bạch sắc quang mang từ trong thi thể thây ma kia bay ra nhập vào trong cơ thể Nhạc Trọng.Xương cánh tay phải của Bạch Cốt được giải phóng, chợt huy động búa lớn một búa chém rụng đầu một thây ma đang nằm úp sấp trên người nó.Giống như ngửi được hương vị của người sống, thây ma còn lại đang dựa trên người Bạch Cốt chợt buông nó ra, hướng Nhạc Trọng đi qua.Nhạc Trọng nhìn cặp mắt trắng dã, trên mặt bị cắn rớt một khối thịt, ngoài miệng đầm đìa máu tươi của thây ma còn lại, liền lui ra sau một bước.Những thây ma này cực kỳ nguy hiểm, nếu cận chiến với nó chỉ cần bị cắt qua một miệng vết thương sẽ lập tức biến thành đồng loại của bọn nó, nếu như không cần thiết Nhạc Trọng thật sự không muốn trở thành đồng loại của đám quái vật cận chiến.Lúc này thây ma phá vỡ cửa sổ đã tiến vào bên trong phòng, lung la lung lay hướng Nhạc Trọng đi tới.Ngoài cửa lớn, hai thây ma khác cũng theo lỗ thủng bị phá vỡ tiến vào.Giống như cảm ứng được Nhạc Trọng gặp nguy cơ, Bạch Cốt vốn bị thây ma đánh bổ nhào trên mặt đất bỗng nhiên vươn ra bàn tay bắt lấy con thây ma đang đi tới.Thây ma kia đang hướng Nhạc Trọng đi qua lập tức ngã xuống đất, Nhạc Trọng giơ cao mộc bổng hung hăng bổ thẳng lên đầu thây ma, đem đầu của nó đánh lật sang một bên.Một đoàn bạch sắc quang mang dũng mãnh chui vào trong cơ thể Nhạc Trọng.- Ngài đã thăng lên cấp hai, đạt được hai điểm cường hóa, thỉnh ngài cộng điểm cho mình!Đoàn bạch sắc quang mang vừa chui vào trong thân thể Nhạc Trọng, một ý niệm lập tức hiện lên trong đầu hắn.- Cường hóa lực lượng – thể lực!Nhạc Trọng lập tức nói.Cùng thây ma chiến đấu tiêu hao thể lực vượt qua sự tưởng tượng của Nhạc Trọng, chỉ giải quyết ba thây ma mà thể lực của hắn từ 8 điểm chỉ còn 3 điểm.

Nếu muốn đánh vỡ đầu thây ma hắn phải nhất định dùng toàn lực mới làm được.Cơ hồ chỉ trong tích tắc, một cỗ dòng nước ấm lưu động trong thân thể hắn, hắn mơ hồ cảm thấy lực lượng của chính mình có một tia tăng cường, thể lực tiêu hao đã nhận được khôi phục.- Chúc mừng ngài vẫn còn sống, hơn nữa tiêu diệt được quái vật.

Thần Ma hệ thống tặng kèm ngài một kỹ năng trụ cột.

Thỉnh ngài lựa chọn: kỹ năng thứ nhất – cảm giác chi nhãn, có thể thăm dò tư chất tài liệu của quái vật không cao hơn mình trong năm cấp.

Kỹ năng thứ hai – ngôn ngữ chuyên tinh, có thể làm cho ngài dễ dàng nắm giữa ngoại ngữ của bất kỳ quốc gia nào, nghe, nói, viế đều không có chút chướng ngại.

Kỹ năng này không tính là một trong ba kỹ năng chủ động đã nói!Nhạc Trọng không hề có chút do dự, lập tức làm ra lựa chọn:- Ta lựa chọn cảm giác chi nhãn!Một đạo quang mang chớp động, ở trong thức hải của hắn đã nhanh chóng hình thành một phù văn hình con mắt màu đồng thau.Tâm niệm của hắn vừa động, phát động kỹ năng cảm giác chi nhãn, hướng thây ma nhìn lại.- Sơ giai cảm nhiễm thể cấp một – những quái vật này bị siêu vi trùng ăn mòn, chỉ còn lại khát vọng đối với máu thịt.

Có được kỹ năng siêu vi trùng cảm nhiễm – sinh mạng thể chỉ cần bị tổn hại da thịt, sau khi bị siêu vi trùng ăn mòn, căn cứ vào thể chất chỉ từ ba phút tới mười phút sẽ bị cuốn hút thành sơ giai cảm nhiễm thể.

Ngoại trừ trị liệu dịch ba cấp, với trình độ chữa bệnh của thế giới này, trong vòng mười năm không thuốc nào cứu được!- Quả thế!Ánh mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, đối với thây ma tăng thêm vài phần kiêng kỵ.Hai thây ma còn sót lại lảo đảo hướng Nhạc Trọng lao tới.Bạch Cốt huy búa lớn bổ xuống, một thây ma lập tức bị chém bay.

Một thây ma khác nhào tới trên người Bạch Cốt, hung hăng trảo tới, lột xuống một cây xương cốt trước ngực nó.Nhạc Trọng nhân cơ hội tiến lên một bước, hung hăng một gậy bổ vào đầu thây ma, đem đầu của nó oanh vỡ tung.- Đây là cái gì?Sau khi thăng cấp cảm giác chi nhãn, Nhạc Trọng có thể nhìn thấy được một đoàn bạch sắc quang mang từ trong thi thể thây ma bay vào trong cơ thể hắn.- Chẳng lẽ đây là vật chất khiến cho cơ thể ta thăng cấp thành mạnh mẽ hay sao?Nhạc Trọng nhìn đoàn bạch sắc quang mang, nhướng mày suy đoán.Không có bất kỳ tư liệu nào, Nhạc Trọng đem nghi hoặc ném bỏ, nhìn qua Bạch Cốt mà hắn đã triệu hoán đi ra.- Đặc chủng khô lâu (Bạch Cốt) nhị cấp.Lực lượng: 11 (10).Nhanh d own loa.d e b,ook m ới ,nhấ-t tạ i k,k tr,uy e-n .c om nhẹn: 11 (10).Cơ thể hoạt tính: 11 (10).Thể lực: 9/11 (10).Tinh thần: 11 (10).Cường độ: 6 (10).Có được kỹ năng: Cốt đầu lợi dụng thuật.

Chương 3: Thây ma hoành hànhChỉnh sửa : kktruyen.com- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng nhìn thấy thuộc tính của Bạch Cốt, trong lòng vui vẻ.Bạch Cốt trưởng thành nhanh hơn chính bản thân Nhạc Trọng, một lần thăng cấp liền tăng thêm sáu thuộc tính, chia đều tố chất vốn có đã siêu việt người thường 10%.

Có được một người giúp đỡ mạnh mẽ như vậy, xác suất sống sót của hắn trong thế giới này sẽ lớn hơn vài phần.Không hề có chút do dự, Nhạc Trọng cố nén mùi tanh tưởi từ thi thể tang thi phát ra, đẩy mạnh bàn máy tính, mền, gối đầu trong phòng ngăn cản ở cửa cùng cửa sổ.Tạp vật tuy rằng không thể ngăn cản được đám tang thi tấn công, nhưng có thể phát ra được tác dụng ngăn cản đối phương hành động chậm chạp.Nhất cấp tang thi ngoại trừ một thân quái lực, chúng nó có một nhược điểm vô cùng rõ ràng chính là hành động chậm chạp.

Nếu không gặp phải nhiều tang thi công kích, chỉ cần trong tay có được vũ khí dài, người thường còn có thể đối phó chúng nó.Chẳng qua nếu bị hơn mười tang thi vây công, vậy nhất định phải chết.Ngăn chặn cửa phòng cùng cửa sổ, Nhạc Trọng mới thở ra một hơi.

Trải qua cuộc chiến vừa rồi khiến cho hắn thật không sao chịu nổi, nếu không phải lấy được kỹ năng gọi về Bạch Cốt giúp đỡ, chỉ sợ lúc này hắn đã biến thành một tang thi.Một tang thi đi vào hoàn cảnh nhỏ hẹp như phòng này Nhạc Trọng cũng đã ứng phó khó khăn, ba tang thi cùng tiến lên hắn căn bản không thể đánh trả.Thở ra một hơi dài lấy lại sức, Nhạc Trọng lập tức lục tung tìm kiếm tài nguyên có thể lợi dụng bên trong phòng.

Hắn rất nhanh tìm được một bó dây thừng dùng leo núi, một ba lô leo núi, bốn túi mì ăn liền, một nửa túi lòng đỏ trứng.Gian phòng túc xá nhỏ hẹp, lợi dụng được địa hình Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt cùng liên thủ đối phó tang thi không còn gì tốt hơn.

Nhưng có một vấn đề mấu chốt, tòa lầu ký túc xá nam sinh có tám tầng, mỗi tầng có hai mươi gian phòng, mỗi phòng có mười hai người, tổng cộng có tới một ngàn chín trăm hai mươi nam sinh ở lại.

Tuy rằng bởi vì ngày cuối tuần thật nhiều nam sinh ra ngoài, nhưng ở lại cũng phải tới năm sáu trăm người.

Nếu những người này có một phần ba bị biến thành tang thi, như vậy cũng thập phần khủng bố.Trọng yếu nhất là một chuyện, ký túc xá không có dư nhiều lương thực cùng nước dự trữ.

Nhạc Trọng không biết hiện tại hệ thống cung cấp nước uống có bị lây nhiễm hay không, ngoại trừ nước trắng hắn thật không dám uống đồ vật gì khác.Nhạc Trọng nhanh chóng sử dụng dây thừng buộc lên trên cột giường, sau đó ném ra ngoài cửa sổ.Chứng kiến dây thừng thuận lợi rơi xuống, Nhạc Trọng kéo băng ghế ngồi ngay bên cửa sổ lấy kính viễn vọng nhìn ra bên ngoài, quan sát tình huống.Bạch Cốt vẫn lưu bên cạnh hắn phụ trách cảnh giới.Lúc này cả trường học giống như sôi trào lên, một bộ phận học sinh từ trong ký túc xá vọt ra, phía sau họ là đám tang thi lảo đảo theo sau.Không ít học sinh dùng tay băng bó một chỗ nào đó trên cơ thể, vẻ mặt thống khổ, hiển nhiên đã bị thương.Một nam sinh đang chạy băng băng không chú ý dưới chân, khi chạy ngang qua một thi thể, đột nhiên cỗ thi thể kia đưa tay bắt lấy bắp chân của hắn kéo mạnh, tên nam sinh kia liền bị vấp ngã trên mặt đất.- Trương Minh cứu tôi!Vẻ mặt nam sinh kia hoảng sợ nhìn bạn tốt chạy phía trước lớn tiếng kêu lên.Trương Minh quay đầu lại nhìn nam sinh kia cùng đám tang thi truy theo phía sau, trong mắt tràn ngập sợ hãi, xoay người quay đầu bỏ chạy không hề nhìn lại.- Trương Minh!

Chu Phong!

Cứu mạng!

Cứu tôi!Nam sinh kia hoảng sợ lớn tiếng thét to.Chu Phong thân cao 1m80 nghe được tiếng cầu cứu của nam sinh kia, thoáng do dự, hắn quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy nam sinh kia đã bị tám tang thi học sinh bổ nhào vào trên mặt đất, điên cuồng cắn xé, chỉ còn lại thanh âm tiếng hét thảm của người kia vọng lại.Chu Phong nhìn thấy một màn như vậy, bị dọa đến chân mềm nhũn, sau đó cũng không quay đầu lại hướng bên ngoài bỏ chạy.Tám thây ma cắn xé trên người nam sinh kia, rất nhanh thanh âm tiếng hét thảm đã biến mất.Những nam sinh còn lại điên cuồng hướng bên ngoài bỏ chạy.Cả vườn trường lúc này đã loạn thành một đoàn, nơi nơi đều có thể chứng kiến có học sinh hoảng loạn chạy trốn cùng đám tang thi lảo đảo đuổi theo.Nguyên ngoài đường không có bao nhiêu người nhưng lại đột nhiên xuất hiện thật nhiều học sinh cùng tang thi, thỉnh thoảng có học sinh thân thể run rẩy ngã trên mặt đất, khi đứng trở lên đã biến thành một con tang thi.Trong sân trường tràn ngập không khí khủng hoảng.Nhạc Trọng nhìn thấy hết thảy phát sinh phía dưới, trong lòng không khỏi rùng mình, lúc này ở trên đường bị những học sinh chạy ra hấp dẫn đã có thật nhiều tang thi đi ra đường lớn, trải rộng khắp các nơi.Trên đường đi thông tiểu siêu thị của vườn trường cũng có hai mươi tang thi đang đứng nơi đó, hoàn toàn ngăn chặn đường đến tiểu siêu thị cùng đường ra bên ngoài trường.Sáu nam sinh từ trong ký túc xá lao ra vừa nhìn thấy đám tang thi ngăn cản ngay đường đi thông cửa trường liền ngừng chân lại.Giống như cảm thấy được khí tức của người sống, sáu con tang thi chợt xoay người hướng đám nam sinh đi tới, đường đi thông cửa trường không rộng lắm, sáu con tang thi hoàn toàn chiếm hết bề ngang con đường, chỉ còn lưu lại khe hở thật nhỏ.Tám tang thi mới ăn thịt xong phía sau lúc này cũng lung la lung lay hướng sáu người đi qua.Lúc này cả trước sau đều bị tang thi vây kín không còn đường lui.Trong thời điểm nguy cấp này, hai gã nam sinh vẻ mặt hoảng sợ lớn tiếng quát to hướng tang thi phía trước vọt tới.

Một người cầm mộc bổng trong tay đâm lên một tang thi, đem tang thi kia đụng ngã trên mặt đất.Người còn lại nhân cơ hội lách qua khe hở xông ra ngoài.Học sinh kia bị chắn lại một khoảnh khắc, đã muộn một bước, bên cạnh đã có một móng vuốt vươn ra trảo lấy cánh tay hắn, chặt chẽ nắm chặt tay hắn.- Không!

Cứu mạng!

Cứu mạng!Học sinh kia vạn phần hoảng sợ, huy động mộc bổng trong tay đập xuống, đem cánh tay của tang thi kia nện đứt ra.Ba tang thi còn lại thừa dịp này ôm lấy hắn, mở mồm máu hung hăng cắn lấy cổ học sinh kia.- A!!!

Cứu mạng!!!Học sinh kia nhất thời phát ra tiếng thét thê lương chói tai.Ba tang thi đã chặt chẽ vây lại học sinh kia, bắt đầu cắn xé đầy huyết tinh.Hai tang thi còn lại cũng bị mùi máu tươi hấp dẫn tới, nhào lên trên người học sinh kia cắn xé thân thể hắn.Tên học sinh vừa chạy thoát khỏi sáu tang thi chưa được bao xa, chợt bị tang thi trên đường vây quanh, bao phủ trong đàn tang thi, phát ra tiếng than khóc thê thảm.Bốn gã học sinh còn sót lại chứng kiến một màn kia, trong hai mắt đều tràn ngập hoảng sợ.- Xong rồi!Một người do wn.l.oa d eb ook, mớ-i, n hấ.t t ại kktr,u ye-n-.co.m bị dọa đến mềm nhũn trên đất.- Lên cây!Một gã nam sinh thân hình cao lớn khá bình tĩnh, hắn nhìn chung quanh một vòng, tay chân vô cùng nhanh nhẹn leo lên một cây đại thụ bên cạnh.Nơi khu chủ giáo của đại học Vân Hoa đều gieo trồng thật nhiều cây cối tạo hoàn cảnh xanh hóa khắp nơi.Hai gã nam sinh còn lại tay chân cũng nhanh nhẹn lên hướng cây đại thụ kia bò lên.- Cứu tôi!

Trần Cương!

Giúp tôi một phen!Tên nam sinh bị hù ngã bệch dưới đất theo bản năng cầu sinh đứng lên, nhìn thấy ba người kia đang leo cây liền lớn tiếng hét to, hắn không biết leo cây.Bị tiếng thét chói tai của nam sinh kia hấp dẫn, tang thi trong phạm vi trăm thước liền nhìn qua, bắt đầu hướng bên này di động.Hơn mười con tang thi hình thành đội quân cũng đủ làm cho bất cứ sự chống cự nào trong trường đại học xé thành phấn vụn.

Chương 4: Khổ chiến trong ký túc xáChỉnh sửa : kktruyen.comNgười thứ nhất leo lên đại thụ là Trần Cương nghe được tiếng cầu cứu của nam sinh bên dưới, thoáng do dự.Ngay trong vài giây do dự ngắn ngủi của Trần Cương, một tang thi chìa móng vuốt bắt được thân thể nam sinh bên dưới, hung hăng cắn lên trên cổ hắn.- A…Nam sinh kia phát ra tiếng kêu bi thảm, chợt bị năm tang thi áp dưới mặt đất cắn xé.Tiếng kêu vô cùng thê lương quanh quẩn trong khu vực này, làm lòng người hoảng sợ.Thấy một màn như vậy, ba người không dám dừng lại luống cuống tay chân bò lên trên đại thụ, ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm ba tang thi bên dưới.Hơn mười tang thi vây quanh đại thụ, hình thành một tiểu đoàn thể làm kẻ khác sợ hãi, ngăn chặn con đường đi thông ra bên ngoài.- Phiền toái!Nhạc Trọng nhìn tình huống bên ngoài, chau mày, con đường đi ra cửa trường đã bị chặn lại, nếu muốn chạy khỏi nơi này thoạt nhìn cực kỳ khó khăn.Đám tang thi kia chỉ có vùng đầu là yếu hại, hơn nữa lực lớn vô cùng, chỉ cần vạch chút vết thương trên người nhân loại là có thể lấy tính mạng họ, cực kỳ khó đối phó.

Nếu không phải chúng nó hành động chậm chạp, nhân loại không có vũ khí nóng cho dù là bộ đội đặc chủng tinh anh bất phàm muốn đối phó chúng cũng khó khăn mười phần.Đúng lúc này ngoài cửa phòng truyền tới động tĩnh kịch liệt, hai tang thi từ ngoài chen chúc tiến vào.Bạch Cốt canh giữ ngay trước cửa phòng, hung hăng băm xuống một búa, đem đầu của một tang thi chém xuống.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Bạch Cốt, chỉ thấy một đoàn bạch quang từ trong thi thể tang thi bay ra nhập vào trong bộ xương của Bạch Cốt.Một con tang thi bị giết chết, còn sót lại một con đang giãy dụa chen vào phòng liền bị một búa của Bạch Cốt gọt gàng băm rớt đầu, máu đen tung tóe đầy mặt đất, lại một đoàn bạch quang chui nhanh vào trong người khô lâu kia.Nhạc Trọng nhướng mày thầm nghĩ:- Triệu hóa thú liệp sát quái vật xem ra chỉ có thể làm cho chính sinh vật được triệu hoán cường hóa mà không thể giúp chủ nhân cường hóa.

Xem ra nếu muốn thăng cấp trở nên mạnh mẽ, còn phải do chính mình tự động thủ liệp sát quái vật mới được!Phát hiện này làm tính toán của Nhạc Trọng thất bại, hắn vốn muốn lợi dụng đặc điểm Bạch Cốt không sợ hãi thi độc mà giúp hắn liệp sát tang thi, có thể giúp hắn ở trong hoàn cảnh an toàn mà vẫn được cường hóa, nhưng hiện tại hiển nhiên là không có khả năng.Nếu không phải do đích thân Nhạc Trọng tự động thủ thì hắn vĩnh viễn không đạt được cơ hội mạnh mẽ.Thế giới tương lai sẽ biến thành như thế nào Nhạc Trọng thật không biết, nhưng hắn thập phần rõ ràng thế giới tương lai hẳn sẽ trở nên dị thường tàn khốc, nếu hắn không thay đổi trở nên cường đại, chỉ sợ muốn sống sót đều cũng khó khăn.Giống như bị thanh âm nơi này hấp dẫn, ba tang thi lảo đảo từ một bên cửa gỗ bị phá hủy chui đi vào.- Bạch Cốt, ngươi giải quyết hai tên bên trái!Nhạc Trọng ra lệnh.Nhận được mệnh lệnh Bạch Cốt tiến lên một bước, huy động bạch cốt phủ hung hăng một búa băm đầu của một tang thi rơi xuống, máu đen văng khắp nơi.Còn lại hai tang thi không chút úy kỵ vẫn chui vào bên trong.Ở ngay cửa phòng chất đống nhiều tạp vật, một tang thi lảo đảo bị tạp vật ngăn cản ngã trên mặt đất.

Bạch Cốt huy búa bổ lên đầu nó, đem con tang thi kia lập tức giết chết.Còn sót lại một tang thi gương mặt bị cắn hoàn toàn thay đổi, trên mặt tràn ngập lỗ thủng hai mắt trắng dã giãy dụa bò ra khỏi lỗ thủng cửa phòng, hướng xe m on line tạ i k.k-tru y.e,n .com Nhạc Trọng đi qua.Nhạc Trọng khắc phục nỗi sợ hãi trong lòng, bước tới một bước dùng mộc bổng hung hăng đập mạnh lên đầu con tang thi kia, đem đầu nó oanh nghiêng vẹo sang một bên, một đoàn bạch sắc quang mang từ trong thân thể tang thi bay vào trong cơ thể hắn.Nhạc Trọng không dám có chút khinh thường, lập tức để Bạch Cốt đem đầu tang thi bị ngã chém đứt văng ra.Còn chưa đợi hắn thở ra nhẹ nhõm một hơi, bên ngoài lại có tang thi vây tới, từ cửa sổ cùng cửa phòng ý đồ lao vào bên trong.- Thật nhiều tang thi!Nhạc Trọng chứng kiến tang thi điên cuồng chen vào phòng, không khỏi hít sâu một hơi lạnh, lần này ít nhất hội tụ mười tang thi ngay bên ngoài cửa phòng hắn, hai mắt trắng dã hoàn toàn mất đi sinh cơ gây cho hắn cảm giác áp bách cực lớn.Cận thân bác đấu là tiêu hao thể lực lớn nhất, hơn nữa cùng tang thi chiến đấu chỉ cần có vết thương nhỏ sẽ nguy hiểm tới tính mạng, hơn mười con tang thi gây cảm giác áp lực hoàn toàn khác hẳn khi đối diện một con tang thi.Cũng may cửa phòng nhỏ hẹp, đồng thời chen vào ba con tang thi đã là cực hạn, ba con tang thi chen chúc phía trước dùng sức giãy dụa muốn chui vào trong phòng.Còn có một con đang lao vào cửa sổ.Ngoại trừ bốn con tang thi, những tang thi còn lại vẫn chen chúc ngoài cửa, thân thể loạng choạng làm cho người ta cảm giác vô lực không chút giới hạn.- Bạch Cốt, ba con ở cửa giao cho ngươi!Nhạc Trọng truyền mệnh lệnh, chạy qua cửa sổ, trong hai mắt chớp động quang mang tỉnh táo, một gậy bổ lên đầu con tang thi kia, đem đầu của nó đánh vẹo sang bên.Bạch Cốt thăng cấp một lần, hành động đã linh mẫn hơn một ít, nó giẫm đạp lên thi thể tang thi trong phòng đi tới trước cửa, một búa chém xuống thập phần gọn gàng xử lý một con tang thi.Còn sót lại hai con tang thi gạt đi thi thể đồng bọn chen chúc tiến vào.Hai con tang thi vừa chen vào liền bị tạp vật làm vấp ngã trên mặt đất.Nhạc Trọng nhân cơ hội tiến lên, một gậy nên lên trên đầu một con tang thi, đem đầu nó đập nghiêng sang bên.Bạch cốt phủ vung lên, lại chặt đứt đầu một con tang thi khác.Nhạc Trọng còn chưa kịp thở ra, lại có bốn con tang thi chen vào cửa phòng lẫn cửa sổ.Nhạc Trọng cắn răng, tiến lên một bước đi tới trước người con tang thi bị cắn rớt ánh mắt, hung hăng đập lên trên đầu nó, đem đầu nó oanh lệch sang bên, một đoàn bạch quang lại chui vào trong cơ thể hắn.Bạch Cốt thập phần thành thạo ngăn ở trước cửa huy động búa đem đầu một con tang thi chém thành hai đoạn, máu đen văng khắp nơi.Lúc này cửa phòng đã bị thi thể của tang thi cùng tạp vật làm tắc nghẽn, nhưng tang thi vẫn chui vào chỗ trống, còn sót lại hai con tang thi bị ngăn ở cửa, không ngừng giãy dụa.Nhạc Trọng nhân cơ hội bước tới bên trái một gậy bên phải một gậy đập chết cả hai con một lượt.Thi thể của hai con tang thi ngăn ngay cửa chính, máu đen giàn giụa, cả gian phòng hôi thối không sao chịu nổi.Thi đàn chen chúc bên ngoài, ba thi thể tang thi bị chen rơi vào phòng, lại có hai con tang thi lại chen chúc vào chỗ hổng.Hai con tang thi vừa ló đầu vào, liền bị Nhạc Trọng giẫm lên trên thi thể vung gậy đập chết một con, Bạch Cốt lại vung búa chém chết một con còn lại.Cửa sổ lại có một con chui tới, nó vừa chui được nửa người liền bị Nhạc Trọng tiến qua đập vỡ đầu.Vừa thủ tiêu xong con tang thi kia, một đoàn bạch quang chui vào thân thể Nhạc Trọng, một thanh âm lại vang lên:- Ngài đã thăng lên tới cấp ba, thỉnh phân phối hai điểm cường hóa!- Lực lượng, thể lực!Nhạc Trọng thở hổn hển lựa chọn, chiến đấu với đám tang thi khiến cho thể lực của hắn tiêu hao cực lớn, không có đầy đủ lực lượng hắn phải tiêu hao càng nhiều thể lực để đập vỡ đầu tang thi khác.Ý niệm vừa động, một đạo dòng khí ấm áp lưu động trong cơ thể Nhạc Trọng, bắt đầu giúp hắn cường hóa thân thể.

Chương 5: Quả táo sức sốngChỉnh sửa : kktruyen.comDòng khí lưu biến mất, Nhạc Trọng cảm giác mình lại trở nên mạnh mẽ hơn một ít.Ở một bên, Bạch Cốt tùy tay chém một búa giết chết thêm một con tang thi, một đạo quang mang nhàn nhạt chớp động, nơi lồng ngực của nó ngưng tụ ra một bạch cốt chi giáp cỡ lòng bàn tay.- Nó cũng thăng cấp, nó trưởng thành thật nhanh!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Bạch Cốt, trong lòng thầm nghĩ.Bạch Cốt mỗi khi thăng cấp một lần, sáu đại thuộc tính chủ yếu đều có thể cường hóa một lần, mà Nhạc Trọng chỉ có thể cường hóa hai thuộc tính, sự trưởng thành của song phương hơn kém tới gấp ba lần.Sau khi thăng cấp, Bạch Cốt càng thêm cường đại, nó huy động bạch cốt phủ dễ dàng đem hai tang thi còn sót lại chém giết, đợt tang thi tấn công xem như đã bị diệt hoàn toàn.Tang thi đã chết hết toàn bộ, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi, chịu đựng mùi hôi thối phát ra đeo bao tay tìm kiếm đồng xu sinh tồn màu đen kia.Hiện tại hắc sắc sinh tồn điểm không có bất cứ tác dụng gì, nhưng Nhạc Trọng suy đoán ngày sau tuyệt đối sẽ hữu dụng.Nhạc Trọng làm xong hết thảy những chuyện này lập tức quay về trước cửa sổ ngồi xuống, lẳng lặng khôi phục thể lực bị tiêu hao.- Nơi này không thể ở lâu!Nhạc Trọng quan sát tình huống trong phòng, khẽ cau mày.Lúc này bên trong gian phòng nhỏ hẹp chồng chất hơn mười cỗ thi thể không đầu, máu đen giàn giụa, mùi tanh tưởi xông vào mũi, căn bản không phải địa phương có thể ở lại.

Hơn nữa trải qua chiến đấu kịch liệt, Nhạc Trọng cảm giác miệng đắng lưỡi khô, vô cùng khát nước.

Hệ thống cung cấp nước uống trong ký túc xá Nhạc Trọng không dám uống, hắn không biết trong nước có bệnh độc tồn tại hay không, nếu còn lưu lại nơi này cũng chỉ còn con đường chết.Nhạc Trọng nghỉ ngơi chừng mười phút, thể lực hắn chậm rãi từ bốn điểm khôi phục lại bảy điểm, qua thêm hai mươi phút thể lực mới khôi phục tới tám điểm.- Xem ra tốc độ khôi phục thể lực quyết định bởi hạn mức lớn nhỏ, cũng không phải giá trị cố định, càng về phía sau càng khó khôi phục hoàn toàn.Nhạc Trọng luôn quan sát tình huống khôi phục thể lực của mình, trong lòng lẳng lặng suy nghĩ.Nhạc Trọng đứng lên, nhìn ra bên ngoài, lúc này trong vườn trường trên cơ bản đã khôi phục bình tĩnh.

Học sinh cùng công nhân viên chức trong trường nếu không bị lây nhiễm thì đã tìm chỗ chạy trốn, chung quanh đều có tang thi lắc lư, trải rộng cả vườn trường.Đại bộ phận tang thi chung quanh ký túc xá nam sinh đều bị nhóm người Trần Cương hấp dẫn đã lưu lại tảng lớn khu vực trống trải.Ở phiến khu vực trống trải kia chỉ có rải rác vài con tang thi đang ngơ ngẩn lảo đảo du đãng.- Bò xuống đi!Nhạc Trọng nhìn mấy con tang thi kia, lại ra lệnh cho Bạch Cốt.Linh hồn ma hỏa trong hai mắt Bạch Cốt lóe lên, đem bạch cốt phủ cắm lên lưng của mình, theo dây thừng mà Nhạc Trọng buông xuống cửa sổ nhanh nhẹn bò xuống.Bạch Cốt vừa rơi xuống đất, phát ra thanh âm, ngay khu vực yên tĩnh lại có vẻ thập phần chói tai.Bốn con tang thi đang ngơ ngẩn đột nhiên cùng nhau quay đầu, hướng chỗ Bạch Cốt lảo đảo đi tới.Bạch Cốt rơi xuống đất, Nhạc Trọng đeo ba lô leo núi thật lớn vô cùng nhanh nhẹn theo dây thừng đi xuống.Chứng kiến bốn con tang thi lảo đảo đi qua, Bạch Cốt tiến lên huy búa đem một con tang thi trực tiếp chém bay.Nhạc Trọng nhanh chóng quấn tới sau lưng một con tang thi, một gậy đập vào đầu nó, đem đầu nó gõ nghiêng lệch sang bên.Ở địa phương trống trải một chọi một chiến đấu, chỉ cần không sợ hãi siêu vi trùng trên người tang thi, cho dù là nhân loại bình thường cũng có thể chiến thắng được bọn chúng, hành động chậm chạp là nhược điểm lớn nhất của tang thi.Còn lại hai con tang thi vừa mới tiếp cận Nhạc Trọng liền bị Bạch cốt huy búa dễ dàng chém giết.Trải qua hai lần thăng cấp, chỉ cần không bị hơn mười con tang thi vây công, Bạch Cốt thật dễ dàng chém giết những con tang thi đi lạc đơn.- Hướng chỗ kia tiến lên!Nhạc Trọng chỉ tiểu siêu thị, một bên mệnh lệnh cho Bạch Cốt, một bên hướng bên kia vọt tới.Bạch Cốt nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, cầm bạch cốt phủ sải bước vọt theo hướng siêu thị phía trước.Nhạc Trọng đem hết toàn lực đuổi theo sau.Lúc này thuộc tính sai biệt giữa song phương đã hiển hiện ra, nhanh nhẹn cao tới 12 điểm nên tốc độ của Bạch Cốt cao hơn Nhạc Trọng tới một mảng lớn, chỉ một chút đã bỏ rơi hắn phía sau.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chạy trên đường tạo ra tiếng động hấp dẫn lực chú ý của tang thi chung quanh, chúng nó lung la lung lay di động về hướng bên này.Tốc độ di động của tang thi quá mức chậm chạp, căn bản kém hơn Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, nhưng có hơn mười con tang thi ở phía sau đuổi theo lại làm cho người ta có cảm giác áp bách thật lớn.Chỉ cần bị thi đàn vây quanh, Nhạc Trọng tuyệt đối không thể sống sót.Chung quanh tiểu siêu thị của trường học cũng có bốn con tang thi đang bồi hồi, chúng nó nghe được động tĩnh phát sinh, lung la lung lay hướng bên này đi tới.Bạch Cốt xung phong nhào tới trước một con tang thi, búa lớn vung lên, liền đem đầu một con tang thi chém bay.Hai con tang thi nhân cơ hội nhào lên trên người Bạch Cốt dùng móng vuốt cào cấu lung tung.Bạch Cốt huy động búa lớn, mỗi tên một búa, đem hai con xem tại k k tr-u,yen,.c.o m tang thi toàn bộ chém giết.Khi Nhạc Trọng vọt tới trước tiểu siêu thị thì tang thi chung quanh đã bị Bạch Cốt chém giết hầu như không còn.- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng nhìn đám tang thi phá thành mảnh nhỏ ngã xuống trước mặt Bạch Cốt, không khỏi có chút hâm mộ.Bạch Cốt thân là bất tử sinh vật, không hề sợ hãi thi độc của tang thi, nếu Nhạc Trọng bị bốn con tang thi vây quanh, tuyệt đối không thể nhẹ nhàng như vậy đem tang thi giải quyết.

Mộc bổng trong tay hắn đủ cứng rắn, nhưng không đủ sắc bén, xa xa không sắc bén bằng bạch cốt phủ của nó.- Đó là cái gì?Ánh mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, hắn nhìn thấy giữa đống thi thể tang thi có một quả táo đỏ tươi, quả táo được một gói to bọc lấy, cho nên không hề bị dính máu đen của tang thi.Nhạc Trọng nhanh chóng nhặt lên quả táo cùng bốn miếng sinh tồn tệ, tiến vào bên trong tiểu siêu thị.- Hoạt lực bình quả(quả táo sức sống)!

Sau khi ăn vào trong trạng thái phi chiến đấu có thể khôi phục được bốn điểm thể lực trong vòng năm phút.

Có thể bán được 15 điểm sinh tồn tệ!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn quả táo, một tin tức hiện lên trong đầu hắn.- Thứ tốt!Nhạc Trọng tiện tay bỏ quả táo vào trong lòng, nhanh chóng xông vào bên trong siêu thị.Bên trong siêu thị, hai nhân viên công tác đã bị biến thành tang thi nhưng vừa bị Bạch Cốt chém giết.Nhạc Trọng vừa xông tới nhìn một vòng không phát hiện điều gì khác thường, liền nhanh chóng vọt tới quầy hàng đem kẹo, chocolate những thức ăn có nhiệt lượng cao càn quét bỏ vào trong ba lô của hắn.

Loại thực phẩm nhiệt lượng cao này chỉ cần một chút liền đủ cung cấp năng lượng cho một cơ thể người hoạt động một ngày.Quét sạch kẹo, chocolate cùng bánh bích quy, Nhạc Trọng lại đi quét thêm vài túi mì ăn liền, ba bình nước suối, ba lô bị nhét đầy tràn.

Chương 6: Nhất cấp phòng hộ phụcChỉnh sửa : kktruyen.com- Thật nặng!Nhạc Trọng ước lượng ba lô của mình, khẽ cau mày, đem ra hai phần ba đồ vật trong bao trực tiếp đổ xuống đất.Tiểu siêu thị này cũng không phải địa phương ở lâu, chung quanh đều dùng loại thủy tinh bình thường xây dựng, không thể ngăn cản nổi quái lực của đàn tang thi.

Chỉ có siêu thị cỡ lớn may ra mới ngăn cản nổi lực lượng của chúng.Nhạc Trọng muốn chạy ra khỏi trường học cần có thể lực sung túc mới là quan trọng nhất, nếu đeo vật tư quá nặng sẽ làm ảnh hưởng thể lực của hắn.Trước đó Nhạc Trọng sau khi thăng cấp luôn luôn cường hóa lực lượng cùng thể lực, hết thảy là vì muốn chạy trốn tới một địa phương an toàn.Nhạc Trọng tiện tay cầm một chai nước suối uống vài hớp, lại ném ra xa hướng bên ngoài chạy đi.Bạch Cốt canh gác ngay bên ngoài, hai mươi con tang thi lảo đảo mang theo cảm giác áp bách vô tận đang hướng Nhạc Trọng đi tới.Nhìn thấy hai mươi con tang thi hình thành một đội ngũ, Nhạc Trọng nhướng mày, hai mươi con tang thi chen chúc cùng một chỗ đem không gian hoàn toàn ngăn trở, hắn căn bản không thể mạnh mẽ vượt qua.- Cứu mạng!

Cứu chúng tôi với!Đúng lúc này trên đại thụ, Trần Cương lớn tiếng kêu lên.Bị thanh âm Trần Cương hấp dẫn, hai mươi con tang thi lảo đảo phân ra mười con hướng chỗ ba người Trần Cương đi tới.Ở bên cạnh Trần Cương, nam sinh tên Tôn Vũ oán trách nói:- Trần Cương, cậu điên rồi sao?

Còn gọi quái vật dẫn qua đây?Trần Cương hỏi ngược lại:- Tôi không điên, bên dưới có nhiều tang thi như vậy, nếu như không có người tới cứu chúng ta, chúng ta có thể ở trên cây bao lâu?

Chẳng lẽ cậu có thể từ trong vòng vây của đàn tang thi chạy thoát sao?Tôn Vũ chợt trầm mặc, lực hành động của tang thi thập phần chậm chạp, nhưng số lượng lại đông đảo, cả vườn trường lẫn trên đường đều trải rộng những sinh vật nguy hiểm kia, làm người ta không cách nào chạy thoát.

Đáng sợ hơn chính là ai cũng hiểu rõ ràng chỉ cần bị tang thi nắm tổn thương một chút da thịt cũng sẽ bị cuốn hút trở thành một con tang thi mới, không có thuốc nào cứu được.Mười con tang thi tách ra, áp lực của Nhạc Trọng liền hạ thấp rất nhiều.Bạch Cốt bước tới một bước dài, huy động búa đem con tang thi đi đầu tiên chém bay đầu.Nhạc Trọng theo sát sau lưng Bạch Cốt, ra lệnh:- Chặt đứt cánh tay trái của chúng, Bạch Cốt!Bạch Cốt chém giết tang thi Nhạc Trọng không thể đạt được cường hóa, chỉ có tự tay hắn chém giết tang thi mới giúp cho hắn được thăng cấp mạnh mẽ hơn.Bạch Cốt nhận được mệnh lệnh, bước tới một bước, một búa chém xuống trực tiếp đem cánh tay trái của một con tang thi chặt đứt.Nhạc Trọng xông tới vung mộc bổng hung hăng oanh lên trên đầu con tang thi kia, đem đầu nó trực tiếp oa lệch sang một bên.- Thật lợi hại!Tránh trên đại thụ Trần Cương nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt phối hợp tiêu diệt tang thi, trong mắt hiện lên một nét tán thán.- Lui!Xử lý hai con tang thi, Nhạc Trọng hướng Bạch Cốt quát.Lúc này còn sót lại tám con tang thi đã chậm rãi vây quanh, một khi bị vây kín Nhạc Trọng cũng sẽ bị xử lý.Sau tiếng quát thân hình của Bạch Cốt cùng Nhạc Trọng đều thối lui ra sau, nhanh chóng trốn thoát khỏi vòng vây của tám con tang thi kia.Tám con tang thi lảo đảo tiếp tục tới gần hai người.Vừa tiến lên, tốc độ của tám con tang thi cũng chênh lệch, một con đột ngột tách ra.- Lên!

Cánh tay trái nó!Nhạc Trọng hét to một tiếng.Bạch Cốt bước nhanh tới vung búa chặt đứt tay trái con tang thi, Nhạc Trọng lại nhân cơ hội bổ một gậy đem đầu con tang thi kia oanh nghiêng.Xử lý xong con tang thi kia, Bạch Cốt cùng Nhạc Trọng lại lui nhanh ra sau tách rời một khoảng cách với thi đàn.Cứ như thế từng đầu tang thi bị giết chết dưới sự liên thủ của Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, chỉ chốc lát đều bị hai người xử lý.- Ngài đã thăng tới cấp bốn, mời phân phối hai điểm cường hóa!Sau khi Nhạc Trọng xử lý xong con tang thi cuối cùng, thanh âm dễ nghe kia lại xuất hiện bên tai của hắn.- Cường hóa lực lượng, thể lực!Nhạc Trọng thở hổn hển, ra lệnh.

Xử lý xong mười con tang thi, hắn tiêu hao đại lượng thể lực, lúc này thể lực của hắn chỉ còn lại ba điểm.Từng đạo khí lưu tinh tế ấm áp bắt đầu khởi động trong thân thể Nhạc Trọng, hắn lại lấy được cường hóa.Trước mặt Nhạc Trọng Bạch Cốt cũng đã thăng lên bốn cấp, thực lực tổng hợp của nó đã mạnh hơn 30%.Nhạc Trọng xử lý mười con tang thi đã tạo ra một ít động tĩnh, ba con tang thi rải rác chung quanh đang lung la lung lay hướng hắn đi tới.- Xử lý chúng nó!

Sau đó trở về cảnh giới!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn ba con tang thi, ra lệnh.

Hắn đã vô cùng mỏi mệt, cần phải hồi phục lại thể lực.Bạch Cốt nhận được mệnh lệnh, bước tới một bước, từng búa chém xuống dễ dàng đem ba con tang thi chém giết.- Di, đó là cái gì?Khi đầu tang thi cuối cùng bị Bạch Cốt chém giết, một chiếc thùng trắng dài chừng ba mươi phân từ trong thân thể nó tuôn ra, lẳng lặng nằm ngay bên cạnh, Nhạc Trọng vừa nhìn thấy lập tức đi tới, đem thùng trắng kia nhặt lên.- Bạch sắc bảo rương, bên trong bảo rương có thể sẽ có được bảo vật mà ngươi có thể dùng, cũng có thể sẽ không có gì, đánh cuộc vận khí của ngươi đi!Nhạc Trọng vừa cầm lấy chiếc rương kia một dãy tin tức xuất hiện ngay trong đầu của hắn.Không hề có chút do dự, Nhạc Trọng lập tức mở ra thùng màu trắng kia, một đoàn bạch quang chớp động, một bộ trang phục màu trắng bó sát người xuất hiện ngay trước mặt hắn.- Nhất cấp phòng hộ phục, có thể ngăn cản ba lần công kích của sơ cấp cảm nhiễm thể dưới cấp năm.

Không thể phòng ngự công kích của sơ cấp cảm nhiễm thể ngoài cấp năm.

Hiệu quả phụ thêm: lực lương +1, nhanh nhẹn +1, sức sống + thể lực +1, tinh thần +1, cường độ +1.

Có thể chồng lên mặc chung với phòng hộ phục khác của Thần Ma hệ thống, không gia thành hiệu quả chồng lên.

Độ bền 3/3.

Bán cho cửa hàng hệ thống có thể đạt được 50 điểm sinh tồn tệ!- Thứ tốt!Nhạc Trọng nhanh chóng đem bộ phòng hộ phục cấp một mặc lên người, đây tương đương có thể đề cao 10% tố chất thân thể, còn có thể ngăn cản ba lượt công kích của tang thi, tương đương có thêm ba sinh mạng.Nhạc Trọng cùng tang thi cận chiến cho dù một chọi một cũng phải cảnh giác, chỉ có chút không cẩn thận sẽ bị lây nhiễm, có được phòng hộ phục hắn chỉ cần cẩn thận không để mình bị thi đàn vây quanh liền tương đương có thêm ba sinh mạng.Phòng hộ phục màu trắng vừa lúc phù hợp với thân thể của hắn.Thay phòng hộ phục, Nhạc Trọng liếc mắt qua bên đại thụ, dựng lên một ngón cái, sau đó rút vào trong tiểu siêu thị bắt đầu nghỉ ngơi.- Trần Cương, hắn có ý tứ gì?

Tại sao hắn lại chui vào trong siêu thị?Tôn Vũ thấy Nhạc Trọng lui về trong siêu thị, khó hiểu hỏi.Trần Cương suy đoán:- Có thể do thể lực tiêu hao quá lớn!Chiến thuật du đấu cực kỳ tiêu hao thể lực con người, căn bản không thể kéo dài.Nhạc Trọng lui vào trong siêu thị, vừa khuyên giải vừa xem xét hoàn cảnh chung quanh, lẳng lặng nghỉ ngơi.

Chương 7: Tiểu siêu thịChỉnh sửa : kktruyen.comTang thi vây quanh tiểu siêu thị đã bị Nhạc Trọng thanh tẩy không còn, ở gần siêu thị cũng chỉ có mười sáu con tang thi vẫn bồi hồi bên dưới đại thụ.Sau khi mặc vào phòng hộ phục thể lực của Nhạc Trọng đã đạt tới 13 điểm hạn mức cao nhất, hắn nghỉ ngơi năm phút thể lực khôi phục tới 7 điểm.

Nhưng Nhạc Trọng nghỉ ngơi thêm hai mươi phút mà thể lực cũng không gia tăng thêm nữa.- Chiến đấu quá lâu cơ thể của mình quá mỏi mệt sao?

Thể lực vẫn quá thấp!Nhạc Trọng nhướng mày, lẳng lặng suy nghĩ nhủ thầm.

Hôm nay hắn chiến đấu với cường độ c h ỉ,nh -sử a bởi kk tr u y en.-com cao, cho dù đã trải qua cường hóa nhưng thể lực cũng không thể vô hạn khôi phục.- Chỉ có thể dùng quả táo này!Nhạc Trọng lấy ra quả táo hoạt lực, cắn lên.Một cỗ hương vị ngọt ngào tràn vào trong miệng, chảy vào trong thân thể hắn.Nhạc Trọng chỉ cắn vài cái đã ăn xong quả táo, một cỗ dòng khí thanh lương chảy xuôi trong thân thể, chữa trị cơ thể đầy mệt mỏi của hắn.Năm phút sau, Nhạc Trọng được cỗ dòng khí thanh lương tẩm bổ, thân thể mỏi mệt dần dần khôi phục lại, thể lực tăng lên tới 12 điểm.Nghỉ ngơi xong, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đi ra tiểu siêu thị.- Hắn đã ra rồi!Tôn Vũ vừa nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện, chợt hưng phấn nói với Trần Cương.Trần Cương nhìn thấy Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét hưng phấn lẫn lo lắng.

Nếu Nhạc Trọng không đến cứu bọn họ mà lựa chọn một mình rời đi, bọn họ cũng không có cách nào.Nhạc Trọng nhìn thấy mười sáu con tang thi vây dưới đại thụ, phất tay ném một *** bia xuống đất.- Keng!Thanh âm thanh thúy quanh quẩn trong khu vực chung quanh, mười sáu con tang thi vây quanh dưới gốc đại thụ chợt quay đầu lại, hướng bên này lảo đảo đi qua.- Chúng ta lên!

Bạch Cốt!Nhạc Trọng cầm chặt mộc bổng hướng Bạch Cốt quát.Nhận được mệnh lệnh của hắn, Bạch Cốt bước ra một bước dài hướng mười sáu con tang thi vọt tới.Mười giây sau Bạch Cốt vọt tới trước người một con tang thi, búa lớn vung lên, một đầu tang thi bị chém bay.Dễ dàng thủ tiêu một con tang thi, ba con tang thi khác từ một bên hướng Bạch Cốt đánh tới.Nhạc Trọng tiến lên hung hăng một gậy đánh lên trên đầu một con tang thi, ngạnh sanh sanh đem đầu của nó oanh lệch sang một bên, thuận thế một cước đá vào trên thân thể một con tang thi khác, đem con tang thi kia đá ngã trên mặt đất.Sau khi mặc vào kiện phòng hộ phục dũng khí của Nhạc Trọng lớn hơn rất nhiều, nếu không có phòng hộ phục hắn tuyệt đối không dám đá vào người tang thi.

Bởi vì chỉ cần có chút không cẩn thận sẽ bị nắm phá một lỗ hổng hắn sẽ chết.Bạch Cốt bổ xuống một búa, thuận thế đem một con tang thi chém bay.Sau khi thăng lên cấp bốn, thực lực tổng hợp của Bạch Cốt đã được đề cao 30% sức chiến đấu, biểu hiện trực tiếp nhất là phản ứng của nó nhanh nhẹn hơn rất nhiều.Nhạc Trọng tiến lên một bước dài, hung hăng đập một gậy vào đầu một con tang thi, đem đầu nó trực tiếp gõ nghiêng.Chỉ trong vài lần hô hấp, đã có bốn con tang thi ngã xuống dưới sự liên thủ của hắn cùng Bạch Cốt.Thủ tiêu xong bốn con tang thi, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chợt lui ra phía sau, vòng quanh mười hai con tang thi sót lại di chuyển thành vòng tròn, sau đó một người hung hăng vọt tới một con tang thi, một xung phong thủ tiêu ba con tang thi lại nhanh chóng lui về phía sau.Chỉ vài lần đàn tang thi thứ ba hành động chậm chạp đã bị hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt liên thủ xử lý.- Thật là lợi hại!

Thật không ngờ trong trường học chúng ta lại che giấu một người mạnh như vậy!Nhìn thấy hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt dễ dàng liệp sát đàn tang thi, Trần Cương cảm thán nói.Tôn Vũ cùng Vương Song đều gật gật đầu.Xử lý xong thi đàn, thể lực của Nhạc Trọng tiêu hao 3 điểm, hạ xuống còn 9 điểm.

Lực lượng cùng thể lực trải qua cường hóa, lực bền bỉ trong chiến đấu càng ngày càng mạnh.Thanh tẩy xong thi đàn, Nhạc Trọng nhanh tay thu lấy sinh tồn tệ rơi rụng trên mặt đất.Nhìn thấy tang thi chung quanh đại thụ đều đã bị Nhạc Trọng xử lý xong sạch sẽ, ba gã nam sinh đều nhanh nhẹn leo xuống bên dưới.- Chào đồng học, tôi là Trần Cương của năm thứ ba quản lý hệ!Trần Cương bò xuống tới dưới, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng tự giới thiệu.- Tôi là Tôn Vũ cũng thuộc quản lý hệ!- Tôi là Vương Song, quản lý hệ năm ba!Tôn Vũ cùng Vương Sơn đều đi tới bên cạnh tự giới thiệu mình.Nhạc Trọng hướng Trần Cương cảm tạ:- Tôi là Nhạc Trọng, vừa rồi đa tạ!Vừa rồi Trần Cương giúp Nhạc Trọng dẫn dắt đi phân nửa nhân số tang thi, nhờ vậy Nhạc Trọng đủ khả năng tiêu diệt đợt thi đàn thứ nhất, nếu không hắn cũng chỉ có khả năng chạy trốn mà không thể tiêu diệt thi đàn.Tang thi đáng sợ nhất không phải thực lực cá nhân nó mà là tổng số lượng lây nhiễm.

Số lượng của tang thi vừa tăng lên chừng hai mươi con sẽ rất khó đối phó, cho dù có thể xử lý cũng hao tổn thể lực cùng tinh lực vô cùng kinh người.- Khách khí cái gì, tôi còn chưa cảm ơn cậu đã cứu chúng tôi đâu!Trần Cương cười sang sảng, sau đó chỉ vào Bạch Cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng, vật này làm sao tới?Vẻ mặt Tôn Vũ cùng Vương Song cũng hâm mộ nhìn khô lâu đặc chủng Bạch Cốt đứng cạnh Nhạc Trọng.

Vừa rồi bọn hắn nhìn ra được thực lực mạnh mẽ của Bạch Cốt, mỗi lần vung búa liền dễ dàng tiêu diệt một đầu tang thi.- Đi vào bên trong nói đi, nơi này không phải chỗ nói chuyện!Nhạc Trọng nhìn chung quanh, chỉ vào tiểu siêu thị nói với ba người.

Tang thi gần bên đã bị Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt thanh tẩy, nhưng bên trong trường học số lượng tang thi chỉ sợ phải hơn ngàn con, bọn họ còn chưa được an toàn.Ba người Trần Cương liên tục gật đầu, đi theo Nhạc Trọng nhanh chóng tiến nhập vào bên trong tiểu siêu thị.Vừa tiến vào tiểu siêu thị, Tôn Vũ nhặt lên một *** bia mở ra uống ừng ực, sau đó thở ra một hơi thật dài, tùy tiện nói:- Hô, rốt cục sống sót, khát chết tôi!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Tôn Vũ, khẽ cau mày, lúc này còn chưa được an toàn, ngoại trừ cần phải trao đổi hắn cũng không thích nghe có thanh âm phát ra.Trần Cương uống xong hớp nước đi tới bên cạnh, chỉ vào Bạch Cốt lại hỏi:- Nhạc Trọng, vật này cậu làm sao lấy được?

Có thể nói với chúng tôi một chút không?Tôn Vũ cùng Vương Song cũng đưa mắt nhìn Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập khát vọng.

Ở trong thế giới đột nhiên dị biến, tang thi hoành hành, ai cũng rõ ràng chỉ có được thực lực mới có thể sống sót.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Trần Cương hỏi:- Thanh âm tự xưng là thần các cậu nghe được không?- Tôi nghe thấy được!Trần Cương nói.- Tôi cũng nghe thấy!- Tôi cũng nghe thấy!Tôn Vũ cùng Vương Song đều nói.Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Tôi thủ tiêu một con tang thi, từ trên người nó tuôn ra một bản kỹ năng thư.

Sử dụng bản kỹ năng thư kia mới có thể triệu hồi ra bộ khô lâu này!Điều này cũng không có gì đáng giấu diếm, lúc này nếu họ muốn chạy thoát khỏi đây, có thể thêm một phần lực lượng là tốt nhất.

Chương 8: Kỷ Thanh VũChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng vừa dứt lời, Tôn Vũ liền vội vàng truy hỏi:- Cậu giết nhiều tang thi như vậy, còn có kỹ năng thư thừa không?

Cho chúng tôi một quyển, chúng tôi có thể giúp cậu giết tang thi!- Không có!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Tôn Vũ, thản nhiên nói.Không tiếp tục nói tiếp vấn đề này, Nhạc Trọng nhìn ba người Tôn Vũ tiếp tục nói:- Sử dụng mộc bổng tân thủ đánh chết tang thi đạt tới số lượng nhất định là có thể đạt được điểm cường hóa tố chất thân thể!Nhạc Trọng nhìn tay ba người đều trống trơn, hỏi:- Mộc bổng tân thủ của ba người đâu?- Lúc chạy trốn đã ném rồi!Trần Cương có chút xấu hổ nói.Hai người Tôn Vũ cùng Vương Song đều xấu hổ, mộc bổng tân thủ dài hơn một thước, nặng mấy cân, lúc bỏ chạy biến thành rườm rà, sẽ không ai mang theo trên người.Lúc này nghe được phải dùng mộc bổng tân thủ liệp sát tang thi mới đạt được điểm cường hóa, Trần Cương, Tôn Vũ, Vương Song đều thật hối hận vì đã ném bỏ lúc trước.- Ba người có ai biết lái xe không?Nhạc Trọng tiếp tục hỏi.Trên đường đi thông ra cửa trường có tới ba mươi con tang thi đang bồi hồi, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt có thể chậm rãi tiêu diệt đám tang thi kia, nhưng thể lực tiêu hao tuyệt đối không nhỏ, chỉ có thể lái xe trường học mới nắm chắc lao ra khỏi vòng vây của tang thi.- Tôi biết lái xe!Trần Cương cùng Tôn Vũ đều lắc đầu, Vương Song lại đột nhiên mở miệng nói.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Vương Song, tiếp tục truy hỏi:- Xe trường học cậu lái được sao?Vương Song nhìn Nhạc Trọng đáp:- Tôi chỉ lái qua xe con, chưa từng lái qua xe trường học nhưng tôi nghĩ nguyên lý hẳn là không khác nhau bao nhiêu!Nhạc Trọng suy nghĩ một chút, nói:- Xem ra cũng chỉ đành như vậy!

Chúng ta đi đoạt một chiếc xe bus trường học về đây đi!Tôn Vũ mở miệng phản đối:- Như vậy quá nguy hiểm!

Bên ngoài đều là tang thi, không bằng chúng ta trốn ở đây đi.

Các cậu xem, nơi này có nước cùng thực vật, tang thi chung quanh đều đã bị thanh lý sạch sẽ.

Chỉ cần chúng ta luôn trốn ở chỗ này, tuyệt đối không cần ưu sầu vì nước cùng thực vật.

Tang thi cũng chỉ có thân thể mạnh mẽ một chút, nếu đối mặt với quân đội hiện đại hóa chúng nó tuyệt đối không phải là đối thủ.

Chúng ta chỉ cần ở chỗ này chờ chính phủ cứu viện không phải là tốt rồi sao?Tuy rằng Nhạc Trọng đã thăng cấp ba lần nhưng cũng không mạnh mẽ tới mức đánh thắng hết thảy, nếu đối mặt hơn mười con tang thi hắn cũng t ru y ện đ.ư,ợc -copy t ạ,i .kktr u yen-. c-om phải tránh né.

Tang thi trong sân trường phải hơn ngàn con, nếu không cẩn thận sẽ chết.

Tôn Vũ không muốn mạo hiểm phiêu lưu lớn như thế.Trần Cương cùng Vương Sơn đều trầm mặc, người luôn có được tính trơ, nếu có lựa chọn sẽ không ai muốn đi mạo hiểm, mà nhất định sẽ lựa chọn địa phương an toàn trốn tránh.

Tiểu siêu thị có nước có thực vật, tang thi chung quanh hiện tại đều bị Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt thanh lý sạch sẽ, thật sự là một điểm tị nạn vô cùng lý tưởng.- Được rồi!

Vậy thì các cậu ở lại chỗ này, tôi đi một mình là được!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn ba người, cõng lên ba lô đi nhanh ra cửa.Tuy rằng Nhạc Trọng đã cứu ba người Trần Cương, nhưng hắn cũng không có quyền lực chỉ huy bọn họ, nếu đối phương không muốn cùng hắn hành động, hắn cũng không đi miễn cưỡng người khác.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt vừa đi ra khỏi siêu thị, một cỗ cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng ba người Trần Cương, đã không có cường giả bảo hộ, ở trong thế giới mà tang thi tràn đầy trên đất, bọn hắn đối với vận mệnh tương lai tràn ngập cảm giác thập phần mê mang.- Sớm biết rằng như vậy, mình đã đi học lái xe thật tốt!Đi ra tiểu siêu thị, Nhạc Trọng nhìn về hướng đặt xe bus của trường, cười khổ nói.

Gia cảnh của hắn không tốt, tự nhiên cũng không có lực lượng dư thừa đi học lái xe.- Xem ra chỉ có thể thử tự mình lái thôi!

Hi vọng chìa khóa còn trong xe!Nhạc Trọng hít một hơi thật sâu, hướng một con đường vọt tới, xe trường học dừng ngay phía trên con dốc kia.Chất lượng xe bus trường đại học Vân Hoa không tệ lắm, có thể dễ dàng đem tang thi đánh bay, xe con bình thường không làm được điểm này.Trên con đường dốc, có tám con tang thi đang bồi hồi, nghe được động tĩnh của Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, tám con tang thi lập tức quay đầu lại lung la lung lay đi tới.Bạch Cốt xung phong phía trước, tiến lên một bước dài, huy động búa lớn đem một con tang thi chém thành hai đoạn.Nhạc Trọng cũng không chút thua kém, nhanh chóng tiến lên huy mộc bổng hung hăng oanh lên đầu một tang thi, đem đầu của nó oanh nghiêng sang bên.

Lực lượng của hắn đã tăng thêm 4 điểm, đã đề cao vượt qua 40%, muốn đánh giết tang thi càng thêm thuận buồm xuôi gió.Một người một khô lâu giống như đi vào chỗ không người, rất nhanh đã đánh giết tám con tang thi, Nhạc Trọng cũng tiêu hao 1 điểm thể lực.- Ngài đã thăng tới cấp năm, thỉnh phân phố hai điểm cường hóa!Sau khi xử lý xong tám con tang thi, một tiếng vang nhỏ, lại truyền tới thanh âm dễ nghe kia.- Lập tức cường hóa hai điểm thể lực!Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn.Không có thể lực sung túc, Nhạc Trọng căn bản không thể tiến hành chiến đấu trong thời gian dài.

Thể lực dồi dào đối với việc giết địch chạy trốn đều thập phần có lợi.

Nếu như thể lực không đầy đủ, chỉ cần chiến đấu một lát là đã bị kiệt sức.Một dòng nước ấm tinh tế khởi động trong người Nhạc Trọng, thể lực tiêu hao của hắn đã khôi phục, hơn nữa còn thoáng tăng lên.Xe trường học dừng ở gần bên sân bóng rổ, trên sân vận động mười mấy nam sinh đã biến thành tang thi, trong lúc Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đối chiến với tám con tang thi khác thì tang thi chung quanh đã bị động tĩnh hấp dẫn lảo đảo đi tới.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn mười mấy nam sinh tang thi kia, đánh giá xe trường học, phát hiện trên xe không có ai, lập tức xông lên xe.- Đáng chết!

Vậy mà trong xe không có chìa khóa!Nhạc Trọng xông lên trên xe phát hiện trên xe không cắm chìa khóa liền mắng lên.Ở trên xe tìm kiếm một thoáng, Nhạc Trọng lại nhanh chóng nhảy xuống xe.Lúc này mười mấy tang thi đã lảo đảo vây tới.Ngoại trừ trên sân bóng rổ, ở gần bên cũng có hơn mười con tang thi bị thanh âm bên này hấp dẫn lảo đảo đi qua muốn vây quanh Nhạc Trọng.- Phá vây đi!Nhạc Trọng nhìn mấy chục con tang thi liếc mắt lướt qua, sinh ra ý thối lui, nhiều tang thi như vậy cho dù hắn chiến đấu hao hết thể lực cũng không thể toàn bộ xử lý.Đúng lúc này một nữ sinh có mái tóc dài đen nhánh, mặc quần bò cầm mộc bổng tân thủ trong tay từ một bên vọt tới.Chỉ thấy nữ sinh kia xoay chuyển như gió, chiêu thức tinh diệu tuyệt luân, mộc bổng trong tay giống như linh xà oanh lên đầu một tang thi, đem đầu của nó oanh vỡ sang bên.Từng con tang thi bị nữ sinh oanh kích giống như cỏ dại ngã rạp trên mặt đất, không có một con tang thi nào đụng được tới nàng mảy may.- Mau đi theo tôi!Nữ sinh vừa xông tới bên người Nhạc Trọng liền nói với hắn.- Kỷ Thanh Vũ!

Như thế nào chính là nàng?Nhạc Trọng nhìn thấy nữ sinh kia, một ý niệm lướt qua trong đầu, sau đó lại cùng Kỷ Thanh Vũ hướng bên ngoài vọt tới.

Chương 9: Tiểu hỏa cầuChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Bạch Cốt cùng liên thủ một mạch liều chết vừa đánh vừa chạy tới một đình nghỉ mát nằm trên hồ nhân tạo trong trường.Đình nghỉ mát chỉ có một con đường đủ cho một người đi qua, bốn phía bị nước bao quanh, đối với tang thi địa điểm như vậy chính là thành lũy dễ thủ khó công.Chạy tới trên đình nghỉ mát, một mình Bạch Cốt đứng ngay giữa đường đi lên đình, mà những tang thi bị hấp dẫn tới đều bị từng búa của Bạch Cốt trực tiếp chém bay đầu.Ở trong địa phương hẹp hòi đấu một mình, tang thi tuyệt đối không phải là đối thủ của Bạch Cốt.Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, dùng thanh âm từ tính hỏi thăm hắn:- Chào anh!

Tôi là Kỷ Thanh Vũ!

Bạn học, xin hỏi anh tên là gì?Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ, khẽ mỉm cười đáp:- Kỷ học tả, tôi gọi là Nhạc Trọng.

Tôi nghĩ bên trong học hiệu người không biết cô hẳn là rất ít!Nữ sinh có mái tóc dài đen nhánh, khuôn mặt tinh xào đầy oai hùng anh vũ, dáng người cao gầy đầy đặn, hai mắt hắc bạch phân minh, da thịt tuyết trắng như ngọc, chính là được công nhận hoa hậu giảng đường xinh đẹp nhất trường đại học Vân Hoa, Kỷ Thanh Vũ.Một năm trước trong dạ hội Nguyên Đán, Kỷ Thanh Vũ đã biểu diễn một bài kiếm vũ làm cả trường đại học Vân Hoa đều bị cô gái xinh đẹp lại oai hùng anh khí này hoàn toàn mê hoặc.

Nàng đã trở thành tình nhân trong mộng của đại bộ phận nam sinh trong trường.

Nghe nói ngay cả ở bên ngoài cũng có rất nhiều công tử ca lái xe đắt tiền tìm đến nàng.Tuy rằng Nhạc Trọng cũng không quá chú ý trong phương diện này, nhưng bởi vì bài kiễm vũ kinh diễm trong buổi dạ hội Nguyên Đán khiến cho hắn vẫn ghi nhớ vị học tả xinh đẹp động lòng người kia.

Nhưng Nhạc Trọng lại không ngờ Kỷ Thanh Vũ có được đảm lượng cận chiến cùng tang thi, còn lợi hại như thế.Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn qua Bạch Cốt, thật trực tiếp hỏi:- Đó là năng lực mà anh đạt được sao?Nhạc Trọng gật đầu đáp:- Đúng vậy!Kỷ Thanh Vũ dùng đôi mắt to sáng ngời nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, thành khẩn nói:- Tôi cần anh trợ giúp, mời anh đi cùng tôi đến ký túc xá nữ sinh một chuyến.

Bạn của tôi bị nhốt trong ký túc xá, anh có thể cùng tôi đi cứu nàng!Ở trong ký túc xá nữ sinh có thật nhiều tang thi bồi hồi, tuy rằng Kỷ Thanh Vũ lợi hại nhưng không cách nào một mình xử lý được nhiều tang thi để cứu ra bạn của nàng.Nhạc Trọng gật đầu, đưa ra một yêu cầu:- Không có vấn đề!

Nhưng mà Kỷ học tả, tôi cũng có một người bạn cần phải cứu, chờ bên này có chút ổn định tôi hi vọng cô có thể giúp tôi cùng đi cứu hắn!Không biết Kỷ Thanh Vũ đã lấy được năng lực thế nào, nhưng bằng vào một thân kiếm thuật có thể dùng vào thực tế của nàng chính là đồng bạn tốt nhất.

Ở trong thế giới dị biến hiện tại, Kỷ Thanh Vũ cũng là một đồng bạn thích hợp nhất.- Được!Kỷ Thanh Vũ gật đầu đáp ứng.- Anh nghỉ ngơi tốt chưa?

Nếu như không có vấn đề, thì đi theo tôi!Mười phút sau Kỷ Thanh Vũ dò hỏi Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đứng lên nói:- Tốt lắm!

Chúng ta đi!Lúc này thể lực của Nhạc Trọng đã khôi phục tới 10 điểm, đã có thể tiếp tục chiến đấu thời gian không ngắn.Kỷ Thanh Vũ cầm mộc bổng tân thủ trong tay, đi nhanh ra bên ngoài.Ngay trên lối đi, nơi nơi đều là những thi thể tang thi bị chém bay đầu, hơn mười con tang thi bị Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ hấp dẫn tới cũng đã bị Bạch Cốt chém giết.Bạch Cốt đã tăng lên tới sáu cấp nhanh hơn Nhạc Trọng một bước, các hạng thuộc tính đã lấy được một lần cường hóa.Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn Bạch Cốt, lại nhìn Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Năng lực này của anh đúng là dùng tốt!Bạch Cốt là bất tử sinh vật, có được năng lực chiến đấu siêu cường, năng lực liên tục chiến đấu cũng vượt xa Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ.- Cũng khá!Nhạc Trọng cười, đi tới bên trong thi đàn bắt đầu thu thập sinh tồn tệ cùng xem xét có lấy được bảo vật gì hay không.- Đây là kỹ năng thư!Đột nhiên hai mắt hắn tỏa sáng, ngay một bên thi đàn lẳng lặng nằm một quyển sách, hắn lập tức tiến lên vài bước nhặt lên quyển kỹ năng thư kia.- Nhất cấp kỹ năng thư – tiểu hỏa cầu.

Có thể phóng xuất ra tiểu hỏa cầu công kích địch nhân.

Là kỹ năng mà chức nghiệp giả phi pháp sư tu luyện, trước khi kỹ năng thăng lên nhị cấp thì cứ ba ngày mới có thể phóng thích một lần kỹ năng, giá bán 100 điểm sinh tồn tệ!- Kỹ năng này không thích hợp với mình!Nhạc Trọng nhặt lên quyển kỹ năng thư, trong lòng chợt dâng lên một ý nghĩ.Kỷ Thanh Vũ đi tới nhìn xem, hỏi Nhạc Trọng:- Đây là kỹ năng thư gì vậy?Nhạc Trọng giơ lên quyển kỹ năng thư hỏi Kỷ Thanh Vũ:- Là kỹ năng thư nhất cấp pháp thuật hệ, tiểu hỏa cầu.

Cô cần sao?Kỷ Thanh Vũ nhìn quyển sách trong tay hắn, lắc lắc đầu nói:- Không cần, đi thôi!Nhạc Trọng nhét quyển sách vào trong ba lô, sửa sang lại hành trang đi theo Kỷ Thanh Vũ ra bên ngoài.Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Bạch Cốt vừa rời khỏi đình nghỉ mát không bao lâu, từng đàn tang thi đang du đãng gần đó lảo đảo hướng ba người đi tới.- Tiến lên!Kỷ Thanh Vũ kêu khẽ một tiếng, lại giống như một trận gió xoáy hướng tang thi trước mặt nàng vọt tới.Nếu không đột phá qua sự ngăn trở của mười hai con tang thi trước mặt, bọn họ không thể nào đến được ký túc xá nữ sinh.Tốc độ của Kỷ Thanh Vũ cực nhanh, bước một bước dài đã giật lại khoảng cách với Nhạc Trọng, hiển nhiên độ nhanh nhẹn của nàng không thấp.- Bạch Cốt!

Lên!Nhạc Trọng ra lệnh cho Bạch Cốt.Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, linh hồn ma hỏa trong hai mắt Bạch Cốt chớp động, lập tức giống như một pho tượng chiến thần phát sau mà đến trước lướt qua Kỷ Thanh Vũ xông vào trong thi đàn, x.em -t ại kktr u.ye-n. com búa lớn vung lên, một đoàn gió xoáy hướng đầu một con tang thi chém xuống, đầu lâu tang thi cao cao bay lên, máu đen văng khắp nơi.- Khô lâu này thật lợi hại!Kỷ Thanh Vũ nhìn thấy Bạch Cốt còn lướt qua trước nàng nhảy vào trong thi đàn, trong mắt hiện lên nét kinh dị, nàng theo sát bên người Bạch Cốt, mộc bổng tân thủ trong tay giống như linh xà chớp mắt oanh sát lên đầu con tang thi trước mặt.Nhạc Trọng rất nhanh đã tới, huy động mộc bổng tân thủ trong tay đem đầu một con tang thi oanh nghiêng.Ba người Nhạc Trọng liên thủ, mười hai con tang thi chặn đường rất nhanh đã bị họ giết chết xuyên qua.- Đi nhanh lên!Kỷ Thanh Vũ nhìn thi thể tám con tang thi liếc qua, lại tiếp tục vọt về phía trước.Thi đàn đang hướng nơi này vây quanh, một khi bị thi đàn vây kín ba người đều phải chết tại nơi này.- Hoạt lực quả táo?

Thứ tốt!Nhạc Trọng đang định rời đi, hắn đột nhiên nhìn thấy một quả táo hoạt lực rơi xuống bên cạnh thi đàn, hắn lập tức khom người nhặt lên sau đó nhanh chóng truy về phía trước.Ba người Nhạc Trọng đột phá một đợt thi đàn, trên đường đi thủ tiêu sáu con tang thi đang du đãng, lúc này mới vọt tới phía trước ký túc xá nữ sinh.Ở trước ký túc xá nữ sinh, mười con tang thi quay đầu lại, lảo đảo hướng ba người đi tới.- Thật đáng tiếc!Nhạc Trọng nhìn thoáng qua hơn mười con tang thi nữ sinh kia, gương mặt nguyên lai hoạt bát thanh xuân của các nàng lúc này đã bị cắn rách tung tóe, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.

Những cô gái vốn phải được hưởng thụ thanh xuân mỹ hảo, nhưng hiện giờ đã biến thành tang thi chỉ biết ăn thịt người.Bạch Cốt không có được lòng cảm khái như Nhạc Trọng, hắn bước lên một bước huy động bạch cốt phủ chém lên đầu một tang thi nữ sinh, trực tiếp chém vỡ đầu con tang thi kia.Kỷ Thanh Vũ giống như một trận gió xoáy xông vào bên trong thi đàn, mộc bổng tân thủ giống như linh xà đem từng đầu tang thi oanh vỡ.Nhạc Trọng cũng đột nhập vào bên trong, thập phần gọn gàng oanh giết đàn tang thi kia.

Chương 10: Ký túc xá nữ sinhChỉnh sửa : kktruyen.comBa người Nhạc Trọng liên thủ, rất nhanh đã đem tang thi vây quanh bên dưới cửa ký túc xá nữ sinh oanh giết.Nhạc Trọng nhanh chóng nhảy vào trong phòng bảo vệ lấy ra một chuỗi chìa khóa cùng ổ khóa, sau đó chạy tới trước cổng khóa lại cổng vào trong ký túc xá.Ở bên ngoài ký túc xá nữ sinh có ước chừng gần trăm con tang thi đang lảo đảo đi qua.

Những con tang thi kia đều nghe động tĩnh bên này mà bị hấp dẫn đến.Bất đồng với ký túc xá nam sinh, ký túc xá nữ sinh trong đại học Vân Hoa được thi công kiên cố lại đẹp hơn bên ký túc xá nam sinh.

Cửa phòng bên nam sinh là loại cửa gỗ mỏng rách nát, mà cửa phòng nữ sinh lại được dùng loại nhôm hợp kim, vì vậy lực phòng ngự mạnh hơn bên nam sinh rất nhiều.Đó là bởi vì trong đại học Vân Hoa từng xảy ra một vụ án cưỡng hiếp vô cùng ác liệt, vì bảo hộ an toàn của nữ sinh nên sau khi vụ án kia xảy ra, cửa phòng ký túc xá nữ mới được đổi lại thành nhôm hợp kim.Trong ký túc xá nữ sinh, mấy con tang thi nghe được tiếng vang bên ngoài lảo đảo từ trong phòng đi ra, không ít tang thi bị kẹt bên trong không ngừng va chạm vào cửa phòng.

Khi biến dị phát sinh mọi người đang nghỉ trưa, vì vậy trong ký túc xá nữ cũng có một ít cửa phòng bị khóa lại.Nhưng cho dù là như thế vẫn có hơn hai mươi con tang thi lảo đảo đi ra khỏi các phòng.Ở bên ngoài ký túc xá, gần trăm con tang thi đang vây tới bên này, tình thế cực kỳ nguy cấp.

Nếu bị tang thi vây kín, ba người Nhạc Trọng cũng phải chết trong miệng thi đàn.- Đi theo tôi!Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn đàn tang thi đang vây tới, nhanh chóng xông lên thang lầu.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt cũng đi theo sát sau lưng Kỷ Thanh Vũ chạy lên trên.Ngay trên thang lầu cũng có vài con tang thi đang bồi hồi, ba người một đường phóng tới, chỉ chớp mắt mấy con tang thi liền bị oanh giết.Kỷ Thanh Vũ vừa mới vọt tới lầu ba ký túc xá nữ, đột nhiên có bốn con tang thi chợt hiện thân ngay trên thang lầu, hướng Kỷ Thanh Vũ đánh tới.Bốn con tang thi hoàn toàn phong tỏa đường đi lên, Kỷ Thanh Vũ hoàn toàn không thể tránh né.Kỷ Thanh vũ hung hăng vung mộc bổng oanh lên đầu một con tang thi, đem đầu của nó oanh lệch sang bên.Còn sót lại ba con tang thi khác vẫn xông thẳng về phía Kỷ Thanh Vũ, nàng không thể nào tránh khỏi.Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ sắp bị ba con tang thi bắt trúng, Bạch Cốt vung búa, một đoàn gió xoáy hướng một con tang thi chém tới, đem đầu của nó oanh thành thịt vụn.Nhạc Trọng cũng đã xông lên một bước dài, hung hăng một gậy oanh lên đầu một con tang thi, oanh lệch đầu nó, đồng thời đánh lên trên người Kỷ Thanh Vũ đem nàng đụng ngã trên mặt đất.Con tang thi còn sót lại hung hăng trảo vào trên cánh tay trái của Nhạc Trọng, quần áo hắn rách toang, cánh tay trái thiếu chút nữa bị lực lượng con tang thi làm gãy xương.Con nữ tang thi cách Nhạc Trọng thật gần, thậm chí hắn có thể ngửi được mùi hôi thối từ trên người nó phát ra, nữ tang thi bị cắn nát cả mặt khiến Nhạc Trọng muốn nôn mửa, hắn thật sự không muốn bị biến thành bộ dáng như thế kia.Nhạc Trọng hung hăng đá mạnh một cước vào bụng con nữ tang thi, lực lượng cường đại sau khi được cường hóa bộc phát, đem con tang thi đá bay xa hai thước, Bạch Cốt tiến lên vung búa bổ lên xe m o n li,ne- t ại kkt-ru y-e n.c.o-m đầu đem nó oanh sát.Ngay khi đầu nữ tang thi bị chém vỡ, một bảo rương màu trắng xuất hiện ngay bên cạnh thi thể nó.Kỷ Thanh Vũ rất nhanh đã đứng lên, sắc mặt tái nhợt đi tới bên cạnhiệp Khai, lo lắng nhìn cánh tay trái bị thương của hắn hỏi:- Nhạc Trọng, anh không sao chứ?Cùng tang thi chiến đấu sợ nhất chính là chỉ cần chịu một chút tổn thương sẽ bị lây nhiễm thành tang thi, không có thuốc nào cứu được.- Không có việc gì, trên người tôi có mặc phòng hộ y, có thể ngăn cản ba lượt công kích của tang thi.Sắc mặt Nhạc Trọng tái nhợt, chậm rãi nói.

Đây là một khắc hung hiểm nhất mà hắn trải qua, nếu không phải có phòng hộ y, lúc này hắn đã bị lây nhiễm.Kỷ Thanh Vũ dùng ánh mắt trong suốt nhìn thẳng Nhạc Trọng, trịnh trọng tạ ơn:- Cảm ơn anh đã cứu tôi một mạng.

Nhạc Trọng!

Ân tình này ngày sau tôi sẽ nghĩ biện pháp báo đáp anh!- Mau tới tìm bạn của cô đi, chúng ta không có thời gian!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn xung quanh, nhanh chóng nhặt bảo rương bỏ vào ba lô.

Ở phía sau bọn họ từng con tang thi đang lảo đảo đi tới bên này, trong một dãy phòng lầu ba cũng có tang thi đang lung la lung lay đi ra.Kỷ Thanh Vũ cũng không dây dưa, bước nhanh tới trước phòng 304 gọi lên:- Trần Dao!

Tôi là Kỷ Thanh Vũ, tôi tới cứu cô, mở cửa nhanh!- Thanh Vũ, là cô sao?

Cô quả nhiên đã đến!

Mau dời đồ qua đi!Bên trong phòng nhất thời truyền ra thanh âm vui mừng cùng di chuyển đồ vật không ngừng.Lúc này tang thi trên tầng ba cũng đã đi ra càng ngày càng nhiều.- Tôi đi thanh lý một chút, cô xem chừng dùm đi!Nhạc Trọng nhìn thấy tang thi ngày càng nhiều, trong mắt hiện lên vẻ ngưng trọng, hướng Kỷ Thanh Vũ nói.Tang thi càng nhiều, nếu không thừa dịp hiện tại giết bớt một ít, đến lúc đó sẽ khó rửa sạch.Trong mắt Kỷ Thanh Vũ chợt lóe sáng, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng cười nói:- Tôi đi với anh!- Được!Nhạc Trọng gật đầu, theo Bạch Cốt bước nhanh tới, hướng đàn tang thi phóng qua.Kỷ Thanh Vũ đi theo sau hai người, ba người một đường oanh giết từng con tang thi đi tới trên tầng ba.- Thật là lợi hại!Một nữ sinh mặt tròn nhìn ra cửa sổ, thấy Kỷ Thanh Vũ, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đang không ngừng giết chết tang thi, trong mắt hiện lên tia hâm mộ.Số tang thi trên tầng ba ký túc xá hơn trăm con, ba người Nhạc Trọng xung phong một trận cảm thấy thể lực không ngừng tiêu hao, thân thể càng ngày càng nặng nề.Nhạc Trọng đã trải qua vài lần cường hóa, miễn cưỡng chịu được.

Nhưng Kỷ Thanh Vũ đã mồ hôi nhỏ giọt, thở hổn hển liên tục, đã không còn cường hãn như trước, tốc độ biến chậm hơn rất nhiều, vài lần thiếu chút nữa đã bị tang thi nắm trúng.- Thanh Vũ, mau tới đây!Trong thời điểm nguy cấp, cửa phòng của Trần Dao mở ra, Trần Dao vươn đầu hướng Kỷ Thanh Vũ lớn tiếng kêu lên.Rất nhanh ba người Nhạc Trọng xông vào trong phòng, cửa phòng đóng lại cực nhanh.Cửa phòng vừa đóng, bốn nữ sinh liền đẩy bàn máy tính cùng những bàn nhỏ khác, chất cả thùng ngăn lên cửa phòng.Vừa tiến vào phòng, Kỷ Thanh Vũ ngồi lên một chiếc giường thở hổn hển, mồ hôi tuôn như mưa.

Cuộc chiến đấu vừa rồi quá kịch liệt, đã làm thể lực của nàng tiêu hao hết sạch sẽ.

Nếu không có Nhạc Trọng trợ giúp, một mình nàng tuyệt đối không thể chạy lên được tới nơi này.

Chương 11: Trần DaoChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng đặt mông ngồi lên giường một nữ sinh, nhắm mắt lại, mồ hôi trên người rơi xuống như mưa, tuy so với Kỷ Thanh Vũ còn tốt hơn, nhưng mà kịch chiến cùng tang thi thì thể lực của hắn tiêu hao thật lớn, lúc này chỉ còn lại bốn điểm thể lực.Lúc này trong ký túc xá nữ sinh trừ Kỷ Thanh Vũ ra chỉ còn lại bốn nữ sinh.

Bốn nữ sinh này hết sức tò mò đánh giá Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đứng bên người của Nhạc Trọng.

Vừa rồi Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt hai người đột nhập vào trong bầy tang thi như chỗ không người thâm nhập vào óc của các nàng.Đúng lúc này một làn gió thơm thổi tới, một cô gái mặc quần jean, áo sơ mi T-shirt màu trắng, mái tóc dài và thân hình tràn ngập sức sống đi tới, đi về phía Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Xin chào, em tên là Trần Dao.

Đồng học, xin hỏi anh tên gì?Nhạc Trọng ngẩng đầu nhìn Trần Dao, chậm rãi nói ra:- Anh tên là Nhạc Trọng.Trần Dao cũng là danh nhân trong đại học Vân Hoa.

Bản thân nàng lớn lên xinh đẹp, lại giỏi ca múa, là một trong những hoa hậu giảng đường của đại học Vân Hoa, là nhân vật phong vân trong đại học Vân Hoa.

Nàng tươi cười ngọt ngào làm mê đảo không ít nam sinh trong đại học Vân Hoa này.Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Cảm ơn anh và Thanh Vũ cùng tới nơi này cứu chúng em!Nhạc Trọng nhàn nhạt nói ra:- Không cần khách khí.- Nhạc Trọng!

Chào anh, em là Trương Tuyền.Một nữ sinh da thịt tuyết trắng và gương mặt em bé đi tới tự giới thiệu mình với Nhạc Trọng.- Xin chào, em là Thái Hiểu!Một nữ xinh tóc ngắn, lộ ra dáng người vô cùng mảnh mai đi lên giới thiệu với Nhạc Trọng.Một nữ sinh dáng người cao gầy, trang điểm dày đặc, ăn mặc thập phần thời thượng đi tới nguồn : kktruyen.com trước mặt Nhạc Trọng mỉm cười ngọt ngào, nói:- Chào anh, em là Vương Phương.

Anh đúng là quá lợi hại, cũng dám vật lộn với tang thi!Nhạc Trọng cười khổ một tiếng nói:- Nào có lợi hại như vậy chứ, đều là bị bắt buộc.Nếu có thể Nhạc Trọng cũng không muốn vật lộn với tang thi làm cái gì.

Cận chiến với tang thi là hung hiểm nhất, chỉ cần bị trầy xướt da thịt một chút là bị lây nhiễm rồi.Nói xong Nhạc Trọng mở ba lô sau lưng ra, bên trong là một đống chocolate, kẹo, đồ uống.

Hắn trực tiếp cầm lấy một chai nước suối ra uống từng ngụm.

Kịch chiến lâu như vậy ra nhiều mồ hôi, cũng cần bổ sung nước.Thời điểm nguy cấp nhất thì Nhạc Trọng cũng không có vứt bỏ túi ba lô chứa vật tư này.Mà đồ trong ba lô có thể giúp hắn sống sót qua ba ngày đấy, Nhạc Trọng có thể bảo trì sức chiến đấu tốt nhất.Nhìn qua trong ba lô của Nhạc Trọng có chocolate, kẹo, đồ uống, con mắt bốn nữ sinh trong phòng sáng lên, lúc này đã gần chạng vạng tối.

Tại trong gian phòng đó bốn nữ sinh lo lắng hãi hùng, lại không ngừng chuyển vật nặng, thể lực tiêu hao rất lớn, bụng đã bắt đầu đói meo rồi.

Chỉ có điều bốn nữ sinh này đều là thiên chi kiêu nữ, trong khoảng thời gian ngắn căn bản không có mở miệng yêu cầu đồ của Nhạc Trọng.- Nước, chocolate!Kỷ Thanh Vũ không chút khách khí nhìn Nhạc Trọng nói ra.Nhạc Trọng không nói hai lời ném qua một *** Cocacola cùng bốn túi chocolate cho Kỷ Thanh Vũ.

Kỷ Thanh Vũ có chiến lực trọng yếu, trên thế giới này nhiều ra một phần sức chiến đầu là quá tốt.Trần Dao tính tình hướng ngoại, trực tiếp mở miệng nhìn Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, chúng ta cũng khát, anh có thể cho bọn em chút đồ uống không?Nhạc Trọng do dự một chút, móc trong ba lô một *** Cocacola và bốn túi chocolate đưa cho Trần Dao, nói:- Bốn người cùng uống đi, vật tư của anh ở đây không có nhiều.- Cảm ơn anh.Trần Dao thập phần lễ phép nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ, sau đó cầm lấy *** Cocacola cùng bốn túi chocolate đưa cho ba nữ sinh còn lại.- Trong lòng anh ta quả nhiên Thanh Vũ trọng yếu hơn nhiều.Vừa ăn chocolate, trong nội tâm Trần Dao vừa đánh giá Nhạc Trọng, lúc này lẳng lặng suy nghĩ.Nhìn thấy Nhạc Trọng phân phối vật tư, tâm tư linh mẫn như Trần Dao chợt đoán được Nhạc Trọng coi trọng mọi người nơi đây như thế nào.Như chocolate là đồ ăn tính nóng và khát nên Trần Dao các nàng cũng ăn rất ít, nhưng mà các nàng hiện tại và trước kia quá khác nhau, có ăn có uống là tốt rồi.Đúng lúc này ngoài cửa ký túc xá có âm thanh tang thi đập cửa, cả ký túc xá nữ sinh không ngừng vang lên âm thanh ầm ầm.

Mất đi Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ áp chế, trang thi ba tầng lầu ký túc xá nữ sinh cùng hội tụ lại, bắt đầu công kích túc xá này, ý đồ phá cửa mà vào.Bốn nữ sinh Trần Dao lúc này tụ tập lại sau lưng Nhạc Trọng và Bạch Cốt.

Trong gian phòng ký túc xá nữ sinh này cửa làm bằng thép, tuy nhiên không biết lúc nào bị đám tang thi này phá vỡ.Tuy Kỷ Thanh Vũ cũng rất mạnh, nhưng mà nàng không có cường đại như Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, cho nên cảm giác an toàn giảm xuống.

Dù sao nàng là nữ sinh hơn nữa chỉ có một người, thể lực rõ ràng còn không bằng Nhạc Trọng trải qua cường hóa nhiều lần.- Chị Thanh Vũ, làm sao bây giờ?Trương Tuyền mặt em bé nhìn qua Kỷ Thanh Vũ, nhút nhát e lệ hỏi.Kỷ Thanh Vũ khẽ chau mày, đi nhanh tới cửa ra vào của ký túc xá nữ sinh, nhìn ra cửa sổ xa xa.Chỉ thấy bên ngoài cửa có ba mươi tang thi đang đập cửa, số lượng không ít, hoàn toàn chặn đường ra vào này, không có không gian nào vượt qua được.

Hoàn cảnh này mà chiến đấu với tang thi không khác gì tìm chết cả.- Nhạc Trọng, anh có biện pháp gì tốt hay không?Kỷ Thanh Vũ quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.Nhạc Trọng cũng đi tới trước cửa, sau khi nhìn qua cửa sổ thì nhìn qua thi đàn thì nhíu mày một cái.Trong hoàn cảnh chen chúc này thì đám tang thi có ưu thế số lượng phát huy tới cực hạn, cho dù Bạch Cốt mạnh mẽ đi ra ngoài cũng bị đám tang thi này tháo từng khối xương xuống.Nhạc Trọng nhanh chóng quay người nhìn qua cửa sổ phía sau lưng mình.Phía sau ký túc xá nữ sinh này chỉ có rải rác vài đầu tang thi đang bồi hồi.Quan sát địa hình hoàn tất, Nhạc Trọng đi tới đó và nói với mấy nữ sinh.- Từ nơi này chạy đi không khó, nhưng khó mà chạy ra khỏi trường học, hơn nữa cũng khó sống sót ra ngoài.

Hiện tại chỉ sợ toàn bộ thế giới đều là tang thi thế này, nếu như không có điểm dừng chân an toàn, còn không bằng sống ở chỗ này đi.- Ở bên ngoài còn có điểm dừng chân sao?

Tỷ như biệt thự, trong đó có các loại phòng lánh nạn.

Khu biệt thự nằm ở trung tâm của khu chợ, bằng không thì chúng ta căn bản xông không qua.Nhạc Trọng nhìn qua vài nữ hài và tiếp tục hỏi.Trần Dao nhìn Nhạc Trọng nói ra:- Hoa viên tiểu khu gần nhà của em có phòng ở, em cũng có chìa khóa nhỏ, có thể đi không?- Có thể!Nhạc Trọng gật gật đầu.

Cư xá này nằm gần đại học Vân Hoa.

Nơi này tụ tập nhiều trường đại học, cũng có chợ tiện lợi cho nhiều sinh viên, những người khác tương đối ít, đây là chỗ lánh nạn lý tưởng.Nhạc Trọng nhìn qua bốn nữ sinh trong phòng, trầm giọng hỏi:- Trong bọn em ai biết lái xe?- Em biết lái xe!Trần Dao đứng lên, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.- Em cũng biết lái xe.Vương Phương cũng thoáng đứng ra, nhìn qua Nhạc Trọng bày ra thể lực của mình.

Nàng thập phần tinh tường, ngay vào lúc này phải biểu hiện mị lực và năng lực của mình mới có thể đạt được nhiều cơ hội sinh tồn.

Chương 12: Phảng chế Đường ĐaoChỉnh sửa : kktruyen.com- Chạy xe ra khỏi trường học không có vấn đề gì chứ?Nhạc Trọng tiếp tục hỏi, hắn cần người hỗ trợ lái xe.Trần Dao tự tin nói ra:- Không có vấn đề!- Chìa khóa xe trong trường học các cô biết nằm ở nơi nào không?Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn.

Không có chìa khóa thì cho dù tìm được xe cũng không dùng được.Trần Dao nhanh chóng nói ra:- Phòng của lái xe Trương Tiếu nằm ở giữa phòng giáo vụ và phòng hành chính tổng hợp.

Nếu như không có bất ngờ xảy ra thì có thể tìm được nó ở ngay nơi đó.Trần Dao là hội trưởng hội học sinh cho nên thường xuyên liên hệ với lãnh đạo trường học, cũng thường xuyên theo xe nhà trường đi tới các nơi khác nhau, cho nên nàng biết rõ phòng của lái xe Trương Tiếu nằm ở nơi nào.Nhạc Trọng mở hộp báu màu trắng trong ba lô quần áo của mình ra, một đạo quang mang chớp động, một thanh Đường đao sắc bén hiện ra trước mặt của hắn.- Phảng Chế Đường Đao cấp 1.

Công kích 5-8.

Đây là thanh bảo đao vô cùng sắc bén, có thể dễ dàng chém đứt xương đầu người, là lợi khí vô cùng mạnh mẽ.- Hảo đao, có chuôi bảo đao này thì chém giết tang thi cũng trở nên dễ dàng hơn rất nhiều.Nhạc Trọng vuốt ve chuôi Đường đao sắc bén này, một cỗ khí lạnh của kim loại từ trên thân đao truyền lên tay của hắn.Nhạc Trọng dùng cây gậy gỗ tân thủ đánh bay tang thi, làm như vậy lực phản chấn lớn cũng truyền lại.

Nếu như có thanh Phảng Chế Đường Đao sắc bén này trong tay, Nhạc Trọng có thể dễ dàng chém giết tang thi.Nhạc Trọng đem sách kỹ năng về Tiểu Hỏa Cầu Thuật đưa cho Trần Dao trịnh trọng nói ra:- Bọn em có lẽ đã nghe qua âm thanh kia rồi.

Tôi nói cho bọn em nghe một chút tình báo, chỉ cần săn giết tang thi đạt tới số lượng nhất định thì các cô sẽ thăng cấp, hơn nữa còn được cường hóa.

Mà Bạch Cốt khô lâu này chính là kỹ năng của anh, đây là sách kỹ năng cấp 1, Tiểu Hỏa Cầu Thuật, phía trên có ghi tác dụng của kỹ năng.

Trần Dao, tôi giao sách kỹ năng này cho em, nhưng mà anh hy vọng em đáp ứng với anh, sau khi an toàn phải giúp anh chém giết tang thi.Có bản Tiểu Hỏa Cầu Thuật này đối với Nhạc Trọng mà nói là một gân gà, nếu như có thể dùng nó tăng thực lực một người bên cạnh mình, Nhạc Trọng căn bản sẽ không keo kiệt làm gì.

Lúc này Nhạc Trọng chỉ có một tâm nguyện duy nhất là đào thoát khỏi nơi này, sau đó tìm được bạn bè của hắn.Tuy Trần Dao nhìn thì thập phần nhu nhược, sức chiến đấu cũng không được, nhưng mà nàng thập phần giỏi giang, biết rõ cũng nhiều.

Trong lòng Nhạc Trọng cũng hy vọng đám bạn của mình tru-y-ệ n -đ-ượ,c c op-y tại k ktruyen .com cũng có khả năng sống sót.Trần Dao thập phần quyết đoán, trong ánh mắt ghen ghét và hâm mộ của ba nữ sinh khác cầm lấy sách kỹ năng:- Tốt!

Em đáp ứng anh, sau khi an toàn thì sẽ giúp anh tìm kiếm bạn của anh.Một đạo quang mang chớp động, bản sách kỹ năng liền hóa thành một đạo quang mang chui vào người của Trần Dao.- Thật thần kỳ!Vẻ mặt của Trương Tuyền bên kia hâm mộ nhìn qua Trần Dao, nàng lần đầu tiên thấy có người nhận được truyền thừa từ sách kỹ năng.- Thật sự là!

Vì cái gì vật tốt đều được cô ta nhận được.

Ông trời cũng quá chiếu cố cô ta rồi!Vương Phương nhìn qua Trần Dao hấp thu sách kỹ năng thì trong mắt tràn ngập ghen ghét và ghen ghét mà thôi.Trần Dao chẳng những vóc người thập phần xinh đẹp, hơn nữa gia thế cũng rất không tồi, trong trường đại học có rất nhiều nam sinh theo đuổi nàng.

Tuy Vương Phương cũng là một nữ hài có phần xinh đẹp, nhưng mà khi so sánh với Trần Dao thì nàng còn kém thật xa.

Nàng vẫn không ngừng hâm mộ đố kỵ Trần Dao quá may mắn.

Hiện tại thế giới đã bắt đầu sụp đổ thì Trần Dao thực sự thoáng cái đã được Nhạc Trọng tặng sách kỹ năng, tỷ lệ sinh tồn đề cao thật lớn làm nàng càng ghen ghét hơn trước.- Như thế nào đây?

Trần Dao!

Phóng một ma pháp cho bọn mình nhìn xem nào!Trương Tuyền ở bên cạnh hiếu kỳ quấn quít lấy Trần Dao nói ra.Trần Dao cũng có bộ dáng vô cùng kích động, nàng vừa mới đạt được năng lực như thế, cũng biết được kỹ năng của mình mạnh như thế nào.Nhạc Trọng tiến lên ngăn cản lại, nói:- Không được!

Dùng trạng thái trước mắt của em thì một ngày chỉ có thể phóng ra một quả Hỏa Cầu Thuật.

Nhất định phải dùng vào thời điểm mấu chốt, không được tùy tiện sử dụng như vậy.Một quả Hỏa Cầu Thuật có lẽ có thể cứu được tính mạng của mọi người vào thời điểm mấu chốt, Nhạc Trọng tuyệt đối không cho phép Trần Dao tùy tiện sử dụng.Trần Dao rất nhanh khôi phục lại bình tĩnh, gật đầu nói:- Em biết rõ.Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói:- Thanh Vũ, thể lực của cô khôi phục như thế nào rồi?Kỷ Thanh Vũ không có chút giấu diếm, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- 6 điểm, hạn mức thể lực của tôi cao nhất hiện giờ là 12.

Hiện tại rất khó khôi phục, xem ra thân thể của tôi đã rất mệt mỏi rồi.- Bọn em ở nơi này trông coi học tỷ.

Anh nghỉ ngơi một chút, lập tức đi ra ngoài tìm kiếm chìa khóa.

Kỷ Thanh Vũ, năm phút đồng hồ sau gọi cho tôi.Nhạc Trọng nói xong lập tức lấy ra một quả táo sức sống rồi ngồi lên giường, hai mắt nhắm lại.

Làm như vậy hắn có thể khôi phục thật tốt.Nhìn qua Nhạc Trọng nằm ở trên giường, nữ sinh gương mặt em bé Trương Tuyền nhìn qua và gò má hơi ửng đỏ một chút, nhỏ giọng thầm nói:- Đó là giường của mình!Nhạc Trọng thật sự quá mức mệt mỏi, đầu của hắn dính vào gối thì lập tức ngủ say sưa.Bên ngoài đám tang thi không ngừng đụng chạm vào cánh cửa ký túc xá nữ sinh này, trừ Kỷ Thanh Vũ ra thì các nữ sinh khác đứng bên người của Nhạc Trọng, lo lắng hãi hùng, không biết lúc nào ký túc xá bị công phá.Năm phút đồng hồ sau, Kỷ Thanh Vũ đẩy đẩy Nhạc Trọng nói:- Đứng lên đi!

Năm phút đồng hồ.- Năm phút đồng hồ sao?

Đúng là quá nhanh.Nhạc Trọng mở to mắt nhìn Kỷ Thanh Vũ một cái, khẽ cười khổ nói ra.

Hắn tiến hành chiến đấu cường độ cao từ trưa tới bây giờ, mặc dù có quả táo sức sống tẩm bổ, thể lực của hắn đã khôi phục tới 11 điểm.Nhạc Trọng nhanh chóng từ trên giường đứng lên, hắn cột một sợi dây thừng thật chắc vào một gốc cột, sau đó buông xuống dưới đất.- Nếu như bọn em thật sự không chịu được có thể từ chỗ này chạy đi.Nhạc Trọng nhìn qua nữ sinh nói một câu, nhanh chóng dọc theo dây thừng bò xuống phía dưới.Bạch Cốt cũng thập phần nhanh nhẹn đi theo Nhạc Trọng từ trên dây thừng bò xuống phía dưới.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, thi đàn chung quanh lập tức lao tới gần chỗ của hắn.Nhạc Trọng cầm Đường đao trong tay nhanh chóng lao về phía trước, một đao chém bay đầu của một tang thi, đầu của tang thi này nhanh chóng bị Nhạc Trọng trảm bay, máu đen văng khắp nơi.- Hảo đao!Một đao chém giết một đầu tang thi, Nhạc Trọng lúc này khen ngọi trong lòng.Phảng Chế Đường Đao này cực kỳ sắc bén Nhạc Trọng sử dụng chuôi Phảng Chế Đường Đao này sử dụng lực lượng cần thiết giảm đi 50% so với trước kia, chuyện này có ý nghĩa hắn sẽ hao phí ít thể lực hơn khi chiến đấu với tang thi.Nhạc Trọng cầm lấy Phảng Chế Đường Đao cùng Bạch Cốt phối hợp nhanh chóng chém giết sạch bốn đầu tang thi ở nơi này, lập tức chạy vội vã về phía phòng giáo vụ và phòng hành chính tổng hợp.Nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện thì đám tang thi chung quanh cũng lập tức đi qua, lao thẳng truy đuổi theo sau lưng Nhạc Trọng.

Chương 13: Truy tìm chìa khóaChỉnh sửa : kktruyen.comNương theo công kích của Nhạc Trọng thì càng ngày càng nhiều tang thi tụ tập lại nơi này.Rậm rạp chằng chịt thoạt nhìn cực kỳ dọa người, Nhạc Trọng căn bản không dám dừng lại ở nơi này thêm một chút nào nữa, hắn và Bạch Cốt không ngừng lao nhanh về phía trước, nhanh chóng chém giết tang thi ngăn cản đường đi của mình, ngay cả sinh tồn tệ của tang thi tuôn ra ngoài cũng không có thời gian đi nhặt lên.- Ngài đã thăng cấp lên cấp 6, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.Khi Nhạc Trọng một đao chém giết một đầu tang thì trong đầu của Nhạc Trọng lập tức xuất hiện âm thanh thanh thúy.- Lập tức cường hóa hai điểm thể lực!Nhạc Trọng không chút do dự, tâm niệm vừa động nói ra.

Lúc này tốc độ của Nhạc Trọng c.hỉ.n h -sửa bở i k kt r u-ye n.co-m đã hơn xa những con tang thi kia, hắn thiếu sót nhất chính là thể lực và sức chiến đấu lâu dài.Một đạo dòng nước như chạy khắp người của Nhạc Trọng một vòng, hắn lần nữa đạt được cường hóa thân thể.Sau khi đạt được cường hóa thì Nhạc Trọng thoáng thở ra một cái, tiếp tục phóng về hướng ký túc xá.Trên đường đi Bạch Cốt xung trận ngựa lên trước, điên cuồng xung phong liều chết mở đường cho Nhạc Trọng, đem tang thi rải rác chặn đường chém giết.

Một người, một khô lâu ngạnh sanh chém giết ra một con đường đi tới ký túc xá.Thành viên chủ lực trong trường đại học chủ yếu là sinh vương, càng đi tới gần ký túc xá thì số lượng tang thi cũng nhiều hơn trước.Nhạc Trọng vừa mới bước vào trong ký túc xá thì một đầu tang thi liền lung la lung lay đi về phía hắn.Nhạc Trọng huy động trường đao trong tay, hóa thành một đạo ám mang chém lên đầu của tang thi này.Bạch Cốt nhanh như mũi tên lao thẳng về phía trước, một búa một dễ dàng chém bay đầu của tang thi này.Sau khi đầu tang thi cuối cùng cũng ngã trên mặt đất, một đôi giầy trắng tuôn ra ngoài, rơi xuống bên cạnh thân thể của tang thi.Nhạc Trọng nhanh chóng tiến lên nhặt lấy tờ giấy trắng kia xem xét.- Giầy cường hóa cấp 1, nhanh nhẹn +3.

Mang theo giầy cường hóa này thì thân thể trở nên nhanh nhẹ.

Bền 20/20.Nhạc Trọng cảm ứng được tin tức từ đôi giầy này truyền ra, nhanh chóng mang đôi giầy cường hóa này vào chân của mình.Lúc Nhạc Trọng mặc giầy cường hóa màu trắng này vào chân của mình, chỉ cảm thấy thân thể giống như nhẹ đi vài phần.

Lúc này nhanh nhẹn của Nhạc Trọng cũng đạt tới 14 điểm, so với người thường thì nhanh hơn 40%.Nhạc Trọng mang giầy cường hóa và một đường mang theo Bạch Cốt tiến lên.- Cứu mạng!

Cứu chúng tôi với!Thời điểm Nhạc Trọng chạy ngang qua phòng tài vụ thì trong phòng tài vụ truyền ra vài âm thanh kêu cứu.Nhạc Trọng nhanh chóng chạy về phòng tài vụ nhìn một cái, chỉ thấy trong phòng có bốn nam một nữ, tổng cộng năm người.- Tin tưởng thì mọi người đi theo sau lưng của tôi.Nhạc Trọng nhìn qua người trong phòng tài vụ nói ra một câu, tiếp tục chạy về hướng phòng hành chính tổng hợp.

Tầng này tang thi chỉ còn lại có nhân viên công tác của trường học mà thôi, đi theo phía sau hắn cơ bản không có nguy hiểm gì cả.- Như thế nào đây?

Triệu Chân!Một gã nam sinh nhìn qua tên thanh niên anh tuấn ở bên cạnh mình nói ra, trên người mặc toàn hàng hiệu, lộ ra bộ dáng suất khí tiêu sái, tay cầm một cây gậy gỗ.Triệu Chân nhìn qua hướng Nhạc Trọng đang đi, ánh mắt chớp động vài cái sau đó làm ra quyết định kịp thời:- Đuổi kịp hắn!

Chúng ta sống ở chỗ này, không có người cứu viện thì chỉ có con đường chết mà thôi.Triệu Chân cũng là người thập phần quyết đoán, sau khi làm ra quyết định thì nhanh chóng chạy ra khỏi phòng tài vụ, đạp cửa phòng nhìn ra ngoài.- Thật là lợi hại!Vừa ra cửa thì Triệu Chân nhìn thấy Nhạc Trọng huy động Đường đao trong mấy hô hấp chém giết hai đầu tang thi.Mọi người còn lại đi theo sau Triệu Chân cùng lao ra khỏi phòng tài vụ, nhanh chóng theo sát sau lưng Nhạc Trọng.- Quá lợi hại!

Trường học của chúng ta lúc nào ẩn giấu người mạnh như thế?Triệu Chân nhìn qua Nhạc Trọng chém giết tang thi thập phần trôi chảy, trong nội tâm tràn ngập kinh hãi.Triệu thật là hội trưởng hội học sinh của trường đại học Vân Hoa, đại bộ phận nhân vật phong vân trong đại học Vân Hoa hắn đều có tiếp xúc, nhưng mà hắn chưa bao giờ gặp qua người nào như Nhạc Trọng cả.- Thật là lợi hại!Những người lao ra khỏi phòng tài vụ nhìn qua Nhạc Trọng thập phần nhẹ nhõm chém giết những tang thi kia, trong nội tâm đều vui vẻ, chỉ cần đi theo người mạnh như vậy thì tỷ lệ sống sót cũng tăng lên rất nhiều.Nhạc Trọng vọt tới phòng hành chính tổng hợp, lại cho Bạch Cốt tiếp tục săn giết những tang thi trước mặt, thân thân của hắn thì lao vào trong phòng hành chính tổng hợp.Vừa tiến vào trong phòng hành chính tổng hợp thì một gã dáng người hơi mập, thân thể có nhiều chỗ bị tang thi cắn nát đi tới gần Nhạc Trọng.- Tìm được!Trong nội tâm Nhạc Trọng vui vẻ, hắn nhận ra người mập mạp này chính là lái xe trường học, tên là Trương Tiếu.

Hắn tiến lên phía trước một bước, một đao mang theo ánh đao băng hàn lập tức chém bay đầu của Trương Tiếu.Sau khi một đao tiêu diệt Trương Tiếu thì Nhạc Trọng mang một đôi bao tay vào và lục lọi trên thân thể đầy chất nhầy của Trương Tiêu, cuối cùng cũng tìm ra được một xuyến chìa khóa.Chìa khóa vừa tới tay thì Nhạc Trọng nhanh chóng lao ra khỏi phòng tài vụ, lập tức quay trở về.Lúc này Bạch Cốt đang huy động cốt chùy chém giết tang thi ở chỗ này không còn, sau đó quay về phía hắn.Bọn người Triệu Chân lúc này đang đứng chờ Nhạc Trọng đi ra ngoài.Nhạc Trọng nhìn Triệu Chân một cái, trầm giọng nói ra:- Tôi muốn đi ký túc xá nữ sinh, các bạn có tính toán gì không?Ký túc xá nữ sinh cách nơi này lộ trình mấy trăm mét, thế nhưng mà trên đường đi có rất nhiều tang thi đang chờ đấy.Một mình Nhạc Trọng còn khá tốt, nếu như mang theo nhiều người thì căn bản không cách nào quay về ký túc xá nữ sinh được.Triệu Chân thập phần nhiệt tình nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Vị bạn học này, tôi tên là Triệu Chân, là hội trưởng hội học sinh đại học Vân Hoa.

Xin hỏi anh tên là gì?Nhạc Trọng nói:- Tôi tên là Nhạc Trọng!Triệu Chân phỏng đoán nói:- Tại sao anh phải đi tới ký túc xá nữ sinh?

Chỗ đó có bạn của anh hay sao?Nhạc Trọng nhìn Triệu Chân một cái, chậm rãi nói:- Đúng vậy!

Trên đường đi thông tới ký túc xá nữ sinh có nhiều trang thi đang chờ, một mình tôi không cách nào cam đoan các bạn đều an toàn.Triệu Chân có tới năm người đấy, trên cơ bản không có sức chiến đấu gì, nếu như chạy nước rút về hướng ký túc xá nữ sinh thì chỉ sợ có một nửa sẽ chết trong miệng tang thi.Triệu Chân nhanh chóng nói ra:- Tôi biết rõ, chúng tôi cố thủ ở chỗ này là chờ viện binh tới.

Nhạc Trọng, tôi muốn theo anh rời khỏi trường học này.

Trước khi anh rời khỏi trường học này, tôi hy vọng anh có thể mang chúng tôi cùng rời đi.

Chỉ cần anh có thể giúp tôi thì ngày sau sẽ có báy đáp trọng hậu.Nhạc Trọng gật gật đầu:- Nếu như tôi có thừa lực sẽ quay về.- Cuối cùng nói cho các người biết một tin, tiêu diệt tang thi đạt tới trình độ nhất định là có thể thăng cấp tiến hóa.

Sau khi thăng cấp có thể cường hóa bản thân.

Nếu như các bạn có dũng khí chiến đấu với tang là có thể trở nên mạnh mẽ, tiến hóa.

Tôi đi trước.Nhạc Trọng nói xong câu này lập tức lao ra ngoài.- Triệu Chân, anh tin tưởng lời này của hắn ta sao?Nhạc Trọng rời đi thì tên mang kính cận nhìn qua Triệu Chân hỏi.Triệu Chân nhìn chằm chằm vào cây gậy gỗ tân thủ nói ra:- Có lẽ có thể tin.

Nếu không thì anh ta cũng không có mạnh như vậy.

Chương 14: Thoát điChỉnh sửa : kktruyen.comNghe Triệu Chân nói như vậy thì nội tâm mọi người chấn động, ch,ỉ n h. s-ửa b,ở i, kk,truy,e n . c o m thế nhưng mà vừa nghĩ tới vật lộn với đám tang thi này thì tất cả mọi người trầm mặc.

Cận chiến là một chuyện quá mức hung hiểm, chỉ cần bị tang thi vạch phá chút da thì bọn họ sẽ chết ngay.

Chuyện đó và võng du khác nhau đấy, nhân mạng chỉ có một, chết là không còn cơ hội nữa, sẽ không có chuyện phục sinh.- Trở về đi!Triệu Chân do dự hồi lâu, cuối cùng chậm rãi nói với bốn người còn lại, đồng thời đi vào trong phòng tài vụ.

Mặc dù biết rõ phương pháp trở nên mạnh mẽ, thế nhưng mà đó là lấy mạng của mình đi đánh bạc, Triệu Chân còn không có chuẩn bị tâm lý làm như vậy.

Bốn người khác do dự một chút vẫn đi theo trở về phòng tài vụ.

Nếu như không bị bức tới nước đường cung, không có mấy người nào nguyện ý nguy hiểm tính mạng đi đánh bạc tính mạng của mình.Vừa rời khỏi phòng tài vụ thì, Nhạc Trọng đã toàn lực chạy nhanh quay về, chạy thẳng về hướng ký túc xá nữ sinh.Từng thi đàn đang từ từ tụ tập bên ngoài ký túc xá nữ sinh.Nhạc Trọng cầm lấy Phảng Chế Đường Đao đột nhập vào trong thi đàn, mặc dù hắn không có học tập qua hệ thống võ thuật, thế nhưng mà nhanh nhẹn, lực lượng cường hóa làm cho lực lượng và tốc độ của hắn vượt qua thường nhân rất nhiều, không có tang thi nào có thể chống đỡ qua một lát.Sau khi được Bạch Cốt trợ giúp, Nhạc Trọng chém giết bảy đầu tang thi, đột phá thi đàn vây quanh đi vào ký túc xá nữ sinh.Nhạc Trọng dọc theo dây thừng nhanh chóng quay về ký túc xá nữ sinh.- Nhạc Trọng, anh đã trở về!Nhìn thấy Nhạc Trọng trở về, Trương Tuyền gương mặt em bé đáng yêu lập tức đứng lên, trên mặt hiện ra bộ dáng vô cùng vui mừng.Trừ Kỷ Thanh Vũ ra thì những nữ hài còn lại cũng buông lỏng nội tâm của mình.

Thời gian Nhạc Trọng rời đi cũng không quá lâu, thế nhưng mà dưới thi đàn vây quanh uy hiếp thì các nàng không có một chút cảm giác an toàn nào cả.

Lúc này thấy Nhạc Trọng đã đến thì nội tâm của các nàng rốt cuộc cũng buông lỏng một hơi.Kỷ Thanh Vũ cũng nhìn thoáng qua Nhạc Trọng đi tới, dùng con ngươi đen trắng rõ ràng, ánh mắt kiều mỵ nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Chìa khóa xe đã lấy được chưa?- Đến tay rồi.Nhạc Trọng ngồi lên giường của một nữ sinh, lấy một chai nước ra uống.Nhạc Trọng mặc dù chiến đấu trong thời gian ngắn nhưng mà vô cùng kịch liệt, sau đó là thời gian chạy nhanh không gián đoạn, thể lực của hắn cũng tiêu hao thật lớn.- Đi thôi!Thời điểm thể lực khôi phục tới 9 điểm thì Nhạc Trọng đứng lên, sau đó nhìn qua năm nữ sinh nói ra.Nhạc Trọng nhìn qua bốn nữ sinh còn lại, nói:- Vừa đến phía dưới thì bọn em phải đứng sau lưng tôi và Kỷ Thanh Vũ, không nên chạy loạn đấy, cũng không được xô đẩy, cũng không được chen chúc.

Phải nói trước thế này, nếu như bọn em chạy loạn thì không ai cứu được bọn em đâu.Ở bên ngoài số lượng thi đàn rất nhiều, nếu như những nữ hài này hoảng hốt chạy loạn, Nhạc Trọng cũng không cách nào cứu các nàng được.- Biết rõ!Bốn gã nữ hài đều nhu thuận gật gật đầu, cùng lúc này vô cùng nghe lời, nếu không nghe lời chỉ có con đường chết.Sau khi nhắn nhủ hoàn tất, Nhạc Trọng dọc theo dây thừng nhanh chóng bò xuống dưới, rất nhanh đã xuống tới đất.Trương Tuyền đi tới gần dây thừng kia nhìn qua phía dưới, do dự một chút, nàng cũng không phải nữ sinh ưa thích vận động, cho dù có dây thừng thì nàng không nhất định sẽ bò xuống dưới đâu.- Trương Tuyền!

Cô không xuống thì để tôi xuống, đừng chậm trễ thời gian!Vương Phương đẩy Trương Tuyền qua một bên, nhanh chóng dọc theo dây thừng bò xuống phía dưới.Mặc dù có chút lung la lung lay, Vương Phương vẫn cắn răng leo xuống phía dưới.Kế tiếp là Trần Dao cũng thập phần nhanh nhẹn bò xuống sợi dây thừng, so với Vương Phương còn muốn thuận lợi hơn.- Không tệ!Nhạc Trọng khen một câu, có rất ít nữ hài tử có thể nhanh nhẹn bò xuống dây thừng như vậy.

Trần Dao cho người ta cảm giác chính là loại yếu đuối, điềm đạm đáng yêu, thật không ngờ nàng bò xuống lại nhanh nhẹn như vậy.Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng tự tin cười nói:- Đừng nhìn em như vậy, kỳ thật em là loại hình mỹ nữ ưa thích vận động đấy.

Đương nhiên còn không sánh bằng Thanh Vũ được.Nhạc Trọng cười cười, cũng không nói thêm gì.Nữ sinh tóc ngắn tên là Thái Hiểu cũng rất nhanh từ sợi dây bò xuống đất.Rốt cục lần này tới phiên Trương Tuyền, Trương Tuyền cắn răng một cái bắt lấy dây thừng, lung la lung lay bò xuống phía dưới.Ở dưới mặt Vương Phương thúc giỠnói:- Nhanh lên!

Trương Tuyền, còn một mình cô thôi đấy.Mặc dù ký túc xá nữ sinh không còn nhiều tang thi, nhưng mà rời khỏi ký túc xá tương đương rời bạo lộ trong vòng vây tang thi, không nghĩ qua là bị tang thi vây quanh và chết điBị Vương Phương thúc giục, trong nội tâm Trương Tuyền quýnh lên, bước chân bò xuống của nàng bị chợt, thân thể của nàng ngã xuống đất.- Hết!Cảm giác được tiếng gió chung quanh, Trương Tuyền mất hết can đảm, nếu té xuống không chết thì cũng gãy xương, khả năng sinh tồn hạ xuống cực thấp.Đúng lúc này Nhạc Trọng bước tới nhanh như mũi tên, hết sức nhanh chóng ôm lấy Trương Tuyền đang rơi xuống.Hai người từ trên cao rơi xuốn nên sức nặng gần mấy trăm cân, mặc dù Nhạc Trọng trải qua cường hóa cũng cảm thấy trong ngực buồn bực nặng nề.Trương Tuyền giãy dụa trong ngực của Nhạc Trọng ra ngoài, mang trên mặt có một tia ửng đỏ nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ:- Nhạc Trọng!

Cảm ơn anh cứu em!Lúc này Vương Phương ở bên cạnh nhìn qua màn này có chút ghen ghét.- Cô gái nhỏ này đúng là có tâm kế.Sau khi bốn nữ hài đi xuống dưới, Kỷ Thanh Vũ mới hết sức nhanh chóng từ trên dây thừng bò xuống đất.Thời điểm năm người Nhạc Trọng chuẩn bị rời đi, đột nhiên cửa sổ tầng bốn có một nữ sinh thò đầu ra, hai tay giơ cao một tờ giấy trắng, trên tờ giấy trắng có mực nước màu đen ghi: ‘SOS, cứu chúng tôi!’- Làm sao bây giờ?

Đi cứu các nàng sao?Trương Tuyền nhìn Nhạc Trọng hỏi.Bốn nữ hài khác cũng nhìn sang Nhạc Trọng như muốn hỏi.

Trong tâm các nàng cũng thập phần xoắn xuýt, nếu như lựa chọn không cứu thì nội tâm các nàng bất an, nhưng mà hiện tại đi cứu những người còn sống kia thì mọi người cũng lâm vào nguy hiểm.Nhạc Trọng lắc đầu, chém đinh chặt sắt nói:- Không được, hiện tại chúng ta bảo vệ mình đã cố hết sức rồi, phải tìm kiếm nơi an ổn đã, nếu như có chỗ an ổn thì có thể đi cứu các nàng.Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ phải bảo vệ bốn người Trần Dao các nàng tới chỗ xe trường học là vô cùn khó khăn rồi, nhiều người hơn nữa thì quá khó khăn.- Các cô trước tiên ở lại chỗ này, chờ tôi có thừa lực mới có thể tới cứu các cô được.

Trước đó các cô phải tự nghĩ biện pháp cứu lấy mình đã.Nhạc Trọng nhìn qua nữ hài trên tầng bốn nói ra, sau đó nhìn qua đám người Kỷ Thanh Vũ nói ra một câu:- Đi!

Kỷ Thanh Vũ, tôi cùng Bạch Cốt sẽ tiên phong, những cá tạp sẽ giao cho cô đấy.Nói xong Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt xung trận lao thẳng về phía trước, lao thẳng về hướng xe trường học.- Đi mau!Kỷ Thanh Vũ nhìn bốn nữ hài nói ra.Ai cũng biết bây giờ là trong lúc nguy cấp, bốn gã nữ hài cũng theo sát sau lưng của Nhạc Trọng, tiến lên phía trước thật nhanh.Kỷ Thanh Vũ thì lui tới tuần tra bên người của bốn nữ, bảo hộ bốn nữ hài được an toàn.

Chương 15: Chạy ra tìm đường sốngChỉnh sửa : kktruyen.comtrong ký túc xá lầu bồn một nữ sinh nhìn qua Nhạc Trọng che chở Trần Dao bốn người rời đi, hốc mắt đỏ lên, nước mắt lã chã rớt xuống, nàng che miệng lại cố nén không phát ra âm thanh quá lớn.Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ nhảy xuống ký túc xá động tĩnh quá lớn, nhìn thấy Nhạc Trọng mang theo một đám người sống rời đi đi làm cho nàng cảm thấy hy vọng thoát ra khỏi ký túc xá đầy tang thi này.Nhạc Trọng rời đi đồng đẳng với nàng không còn hy vọng thoát ra, nữ sinh kia tự nhiên có chút không chịu nổi.

Nếu không phải điều kiện không cho phép thì nàng đã khóc rống lên rồi.- Kỳ Kỳ, đừng khóc!

Anh ta không phải nói sẽ quay trở lại hay sao?Một nữ sinh tóc dài đi tới bên cạnh nữ sinh tóc ngắn kia nói ra.Lâm Kỳ nhỏ giọng nói ra:- Trương Lệ, nhưng mà nơi này nguy hiểm như vậy, chỉ sợ anh ta rời đi không quay về nữa.Trương Lệ an ủi:- Không cần lo lắng, nam sinh kia tên là Nhạc Trọng, tôi biết anh ta.

Anh ta là nam sinh vô cùng coi trọng chữ tín.

Anh ta nói sẽ quay về thì có lẽ sẽ trở về.

Chúng ta kiên trì chờ đợi là được.Lâm Kỳ hiếu kỳ hỏi:- Thực?

Trương Lệ, cô biết nam sinh kia sao?Trương Lệ khẽ mĩm cười nói:- Đương nhiên, anh ta làm công đều là tôi hỗ trợ giới thiệu.- Như vậy tôi cho hắn một việc là được.Lâm Kỳ quấn quít lấy Trương Lệ nói ra.

Nơi này trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, nàng cần phải có một chuyện làm phân tán lực chú ý mới được.- Tốt!Trương Lệ chợt kéo Lâm Kỳ lại nhỏ giọng nói nhỏ những chuyện nàng biết về Nhạc Trọng.Từ khi rời khỏi ký túc xá nữ sinh, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt với tư cách tiên phong lập tức lao tới hướng có xe nhà trường.Trần Dao bốn người theo sát sau lưng của hắn.Nhạc Trọng một đoàn người vừa đi ra ngoài thì một đám tang thi đã nhanh chóng lao tới gần.Nhìn những gương mặt và thân thể của tang thi bị cắn xé kia, Trần Dao bốn nữ bị dọa chân mềm ra, lúc này vẫn cố nẹn sợ hãi.Không phải là người nào trong hoàn cảnh này đều có thể trấn định được, Nhạc Trọng nếu không phải đã chém giết qua nhiều tang thi, tuyệt đối cũng không cách nào trấn định như thế này.- Chạy mau!

Đừng ngừng!Kỷ Thanh Vũ dùng âm thanh như có từ tính nói ra.Tang thi phía trước bị Nhạc Trọng giết nhiều, áp lực của Kỷ Thanh Vũ lại quá nặng, muốn thủ hộ bốn người này là một chuyện không đơn giản chút nào, nếu như chỉ có một tang thi lọt vào thì bốn người các nàng không có sức chiến đấu sẽ bị tiêu diệt hết.Nghe Kỷ Thanh Vũ hét lớn thì bốn nữ không ai dám thả chậm bước chân, tiếp tục vọt tới phía trước.Vào lúc hoảng loạn này thì Trương Tuyền không nghĩ qua lại vấp một hòn đá dưới chân, trượt ngã xuống đất, sau đó ôm chân đau đớn.Vương Phương nhanh chóng vòng qua bên người của Trương Tuyền, nhìn qua Nhạc Trọng đang chạy đi.

Chung quanh đều là tang thi, nàng không muốn vì Trương Tuyền mà đem mình lâm vào hiểm địa.- Cứu tôi, cứu tôi! !

Tôi bị trật chân.Trương Tuyền giãy dụa có ý định đứng lên, lúc này khóc lớn cầu khẩn.Trần Dao do dự một chút nhìn qua Thái Hiểu, hai nữ hài chợt đi đến bên người Trương Tuyền và đỡ nàng dậy, ba người cùng gian nan đi lên phía trước.- Cảm ơn!

Cám ơn các cô, Trần Dao, Thái Hiểu.Cái mũi Trương Tuyền đau xót, nước mắt lã chã rớt xuống.

Nguy cơ trước mắt mới hiểu được ai mới là bạn chân chính, ai chỉ là hư tình giả ý.Trương Tuyền cũng nặng gần trăm cân, Trần Dao cùng Thái Hiểu chống đỡ cho nàng nên tốc độ của ba người các nàng cũng không chậm lại, nhưng mà đi được mười thước thì đã thở hồng hộc.- Anh đến!

Bọn em đi theo khô lâu của anh!

Nhanh!Nhạc Trọng từ phía trước lui trở lại, lúc này tiếp nhận Trương Tuyền từ chỗ Trần Dao cùng Thái Hiểu, lại trầm giọng nói với các nàng.- Chính anh phải cẩn thận.Trần Dao cùng Thái Hiểu hai người đều thở ra một hơi, các nàng nhìn qua Nhạc Trọng nói một câu, sau đó cùng Thái Hiểu chạy theo Bạch Cốt.- Vác lên lưng, sau đó lên lưng của tôi!Nhạc Trọng ném ba lô hắn đang mang trên lưng cho Trương Tuyền, đồng thời đưa lưng về nàng lớn tiếng nói ra.Trương Tuyền chợt cầm lấy ba lô và leo lên lưng của Nhạc Trọng.Trương Tuyền vừa lên lưng của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng chỉ cảm thấy thân thể trầm xuống, nếu không phải lực lượng của hắn được cường hóa mấy lần thì Trương Tuyền cùng ba lô leo núi chứa vật tư làm hắn không di động được.- Ôm chặt.

Nếu cô rơi xuống thì tôi cũng không có cách nào.Nói xong Nhạc Trọng hít sâu một hơi cũng không quay đầu lại nhanh chóng chạy về hướng chiếc xe.Trương Tuyền ôm chặc lấy Nhạc Trọng, tựa vào phần lưng khoan hậu của Nhạc Trọng thì có một loại cảm giác an toàn tràn ra, nàng nói thầm.- Nếu anh ta là bạn trai mình thì tốt rồi.Bạch Cốt lúc này đã tăng lên cấp bảy, thân thể bình quân vượt qua người thường 60%, nó cầm búa một đường quá quan trảm tướng chém giết tang thi rải rác bên đường.Thân thể Nhạc Trọng trải qua mấy lần thì tốc độ của hắn cũng không chậm bao nhiêu, rất nhanh đã vọt lên xe trường học.Vừa lên xe trường học thì Nhạc Trọng đem Trương Tuyền đặt qua một bên, móc chìa khóa xe ném cho Trần Dao:- Nhanh lái xe!Trương Tuyền từ trên lưng của Nhạc Trọng ngồi xuông, trong nội tâm lập tức sinh ra cảm giác mất mát.- Biết rõ!Trần Dao thập phần nhanh nhẹn đem chìa khóa đưa vào ổ, sau đó khởi động chiếc xe trường học.- Hai người các em chiếu cố x em .t ại kktru-yen.-c om cho Trương Tuyền.Nhạc Trọng nhìn qua Thái Hiểu cùng Vương Phương nói ra, sau đó thoáng ngồi lên xe một chút, hắn thở dài một hơi.

Một loạt chiến đấu kịch liệt vừa rồi làm thể lực của hắn tiêu hao còn 6 điểm, hắn phải nắm chặt mỗi một phút nghỉ ngơi để khôi phục thể lực, ứng đối khả năng chiến đấu tùy thời sẽ xuất hiện.Thái Hiểu gật gật đầu đi đến bên người Trương Tuyền, Vương Phương thì nhìn qua Trương Tuyền có chút xấu hổ, vừa rồi trong lúc nguy cấp nàng không có dừng lại đi cứu chị em tốt của mình nên vô cùng mắc cỡ.Kỷ Thanh Vũ ngồi vào đối diện Nhạc Trọng, duỗi bàn tay nhỏ bé trắng như tuyết ra, nói:- Nước!Nhạc Trọng cười khổ một tiếng nhanh nhẹn lấy trong ba lô một len Cocacola ném cho Kỷ Thanh Vũ.- Bây giờ đi đâu?

Phải đi về nhà của em sao?Sau khi khởi động xe trường học, Trần Dao nhìn Nhạc Trọng hỏi.- Không!

Đi tới chỗ siêu thị nhỏ trước, tiếp tế vật tư trước đã, không có vật tư thì chúng ta không thể làm gì được.

Vương Phương em tới đây một chút, mau giảng giải quá trình lái xe cho anh hiểu.Nhạc Trọng đi đến bên người Trần Dao, nhìn qua Vương Phương nói ra.

Hắn phải học cách nào điều khiển chiếc xe này, như vậy cho dù hắn có một mình thì vẫn có thể điều khiển phương tiện giao thông chạy đi.- Vâng!Vương Phương chợt cao hứng đi đến bên người Nhạc Trọng, bắt đầu giảng giải từng động tác và cách sử dụng.Trên thực tế học tập lái xe khó khăn nhất chính là học quy tắc giao thông, ô tô khởi động như thế nào, dừng, gia tốc, phanh không có gì khó cả, Vương Phương vừa nói thì Nhạc Trọng đã hiểu rất nhiều.Đương nhiên dùng trình độ của Nhạc Trọng mà điều khiển chỉ có thể làm sát thủ đường phố, nhưng mà khởi động, đình chỉ, phanh lại như thế nào thì hắn nhớ rất kỹ.

Chương 16: Tranh chấpChỉnh sửa : kktruyen.comXe trường học vội vả, chiếc xe đâm nát không biết bao nhiêu con tang thi cản đường.- Không có đạt được cường hóa.

Mượn nhờ phương tiện giao thông không cách nào đạt được cường hóa?

Xem ra cần phải hiểu rõ về quy tắc cường hóa mới được.Nhạc Trọng nhìn qua đám tang thi bị đâm ngã kia, thậm chí có một con bị cán nát đầu không đứng dậy được, tuy nhiên không có một đoàn linh quang màu trắng từ trong tang thi bay ra ngoài, hắn khẽ nhíu mày suy nghĩ trong lòng.Vốn Nhạc Trọng còn có suy nghĩ lấy phương tiện giao thông nghiền giết tang thi, tỷ như Hãn Mã, xe lu là những xe hạng nặng có khả năng nghiền giết dễ dàng, hiện tại xem ra khả năng này không được rồi.Chiếc xe trường học nhanh chóng chạy tới siêu thị nhỏ.- Trần Dao em chờ ở đây, tùy thời chuẩn bị khởi động ô tô.

Vương Phương, Thái Hiểu hai người các em đi xuống vận chuyển vật tư.

Kỷ Thanh Vũ và anh phụ trách cảnh giới.Nhạc Trọng nhanh chóng an bài công việc, sau đó nhanh chóng từ trên xe nhảy xuống đất.Kỷ Thanh Vũ cũng thập phần tiêu sái nhảy xuống.Vương Phương, Thái Hiểu hai nữ liếc nhau,cũng từ trong xe trường học chạy vào trong siêu thị.- Nhạc Trọng!

Siêu thị bị ngăn chặn.Vương Phương cùng Thái Hiểu trước khi đi vào siêu thị nhỏ thì phát hiện cửa ra vào siêu thị đã bị người ta dùng vật cản ngăn lại rồi.- Bạch Cốt, phá hư nơi này!Nhạc Trọng nhìn qua siêu thị nhỏ trước mặt, chợt một ngón tay cái chỉ vào một góc tường của siêu thị nhỏ và ra lệnh.Bạch Cốt huy động búa lớn, một búa bổ vào một góc siêu thị.Tiếng vang loảng xoảng vang lên thật lớn, vô số bột thủy tinh vỡ ra xuất hiện cái động to.Chung quanh siêu thị nhỏ này làm bằng thủy tinh, căn bản không cách nào ngăn cản lực lượng quá mạnh phá hư, bởi vậy Nhạc Trọng mới không có lựa chọn cố thủ nơ này chờ viện binh.Bạch Cốt huy động búa lớn chém ra vài cái, tường thủy tinh chung quanh siêu thị nhỏ vỡ nát, cảnh bên trong siêu thị bạo lộ ra ngoài.- Nhạc Trọng, là anh sao?Đúng lúc này từ trong siêu thị vang lên âm thanh vui vẻ của Trần Cương, không lâu Trần Cương, Tôn Vũ, Vương Song ba người đều đi tới.- Kỷ Thanh Vũ!

Xin chào, tôi tên là Tôn Vũ, là sinh viên năm ba hệ quản lý.Tôn Vũ nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ xuất hiện thì con mắt sáng ngời, nhanh chóng bước lên giới thiệu mình cho Kỷ Thanh Vũ nghe.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Tôn Vũ, thản nhiên nói:- Xin Chào!Trần Cương lúc này đi tới bên người Nhạc Trọng và nhìn qua xe trường học, thập phần nhiệt tình cảm thán nói:- Nhạc Trọng, anh đúng là vô cùng lợi hại, vậy mà thật sự lấy xe tới nơi này.

Lần này chúng ta có nắm chắc chạy ra khỏi đây rất nhiều rồi.Nhạc Trọng không để ý đến Trần Cương, mà bước về phía Vương Phương cùng Thái Hiểu hai người trầm giọng ra lệnh:- Đi chuyển vật tư, ưu tiên đồ ăn và nước uống!Vương Phương cùng Thái Hiểu hai người nhanh chóng tiến vào trong siêu thị bắt đầu vận chuyển vật tư.Tôn Vũ nhìn thấy Nhạc Trọng ra lệnh cho Vương Phương, Thái Hiểu thì tiến lên một bước, chỉ trích nói:- Nhạc Trọng, anh đúng là không có chút phong độ thân sĩ nào!

Loại việc nặng này tại sao lại sai bảo nữ sinh đi làm chứ.

Anh thân là nam sinh chẳng lẽ không động một chút đi chuyển vật tư được sao?

Hiện tại anh lại cho nữ sinh đi làm việc nặng thế này, bản thân mình thì nghỉ ngơi, anh không biết như vậy là không có phong độ à?Vương Phương, Thái Hiểu hai người chợt dừng bước lại, nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Phương, Thái Hiểu và nhàn nhạt nói ra.- Đây là chuyện của tiểu đội chúng tôi, anh là người ngoài lập tức câm miệng cho tôi.

Nếu các cô cảm thấy tôi nói không thích hợp thì các người hiện tại có thể rời đi, tôi tuyệt đối không ngăn cản.

Vương Phương, Thái xem o n line t ại .kk t,ruye n. com Hiểu, nếu các cô cảm thấy tôi nói không thích hợp thì các cô ở lại chỗ này, ở chỗ này với ba người bọn họ sẽ tốt hơn đấy.

Tôi tuyệt đối không ngăn các cô.Thái Hiểu khinh miệt nhìn Tôn Vũ nói:- Tôn Vũ anh câm miệng đi.

Nhạc Trọng vì cứu chúng tôi mà đi ra ngoài, không biết giết bao nhiêu tang thi.

Anh ấy đã vô cùng mệt mỏi.

Chúng tối không dám chính diện giao đấu với tang thi, làm làm công tác hậu cần vẫn có thể.

Nếu anh có bổn sự thì đi ra giết tang thi đi.Nói xong Thái Hiểu bước nhanh vào trong siêu thị vận chuyển vật tư.Vương Phương cũng mỉa mai nhìn qua Tôn Vũ, đi nhanh vào trong siêu thị, trong mắt của nàng thì Tôn Vũ trên thế giới này xem ra nếu không có chuyển biến thì sớm muộn gì cũng biến thành tang thi mà thôi.Sắc mặt Trần Cương trắng nhợt, gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, ý của anh là không mang theo chúng tôi rời đi sao?Nhạc Trọng nhìn Trần Cương, lãnh đạm nói ra:- Đương nhiên, lúc trước tôi hỏi các anh có nguyện ý cùng tôi đi lấy xe trường học hay là ở lại nơi này chờ cứu viện.

Không phải các người ngồi ở đây chờ cứu viện hay sao?hư vậy các người cứ chậm rãi mà chờ đi.

Tôi nghĩ chính phủ sẽ phái người đi cứu viện người sống sót đấy.

Xe nhỏ này của tôi không có cách nào mang theo quá nhiều người được.Không muốn góp phần, không muốn mạo hiểm lại muốn chia sẻ thành quả thắng lợi của người khác, người như vậy Nhạc Trọng ghét nhất.

Đặc biệt là Tôn Vũ, đây là hài tử bị làm hư, trong thế giới hiện tại không có đường sống.Sắc mặt Tôn Vũ trắng bệch, lớn tiếng hét lên:- Tại sao lại có người ích kỷ như thế này.

Hiện tại chúng ta không phải nên đồng tâm hiệp lực sao?

Tao muốn lên xe thì mày có thể làm được gì?

Xe trường học cũng không phải của mày, đây là tài vật công cộng của trường học.Nói xong Tôn Vũ lại chạy tới chiếc xe.Nhạc Trọng cũng nhanh chóng theo sau, hung hăng bạt tay lên mặt của Tôn Vũ, đem Tôn Vũ đánh té xuống đất.Nhạc Trọng chán ghét nhìn Tôn Vũ liếc, trầm giọng quát:- Xe trường học này không chỉ có một chiếc, bọn mày muốn xe trường học thì đi mà cướp lấy trong miệng của tang thi đi.

Chiếc xe trường học này tao đoạt được trong miệng của tang thi đấy, bọn mày không ra một phần sức lực nào cả.

Xe này tao không cho chúng mày lên, cút đi!Nương theo lời nói của Nhạc Trọng chính là một cây búa trắng hếu của tang thi nện xuống trước mặt của Tôn Vũ, cuong phong mạnh mẽ làm sắc mặt Tôn Vũ tái nhợt.Nhìn xem qua Bạch Cốt bên người Nhạc Trọng, Trần Cương, Vương song, Tôn Vũ ba người cũng không dám nói thêm cái gì.Thế giới hiện giờ đã biến đổi, điện thoại của cục cảnh sát không gọi được nữa, bọn họ không cách nào nhận được trợ giúp.- Kỷ Thanh Vũ, cô xem chừng bọn này.

Tôi đi xung phong liều chết một hồi.

Bảo các nàng chuyển nhanh lên, chúng ta không có bao nhiêu thời gian.Nhạc Trọng nhìn qua ba người Trần Cương, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói ra.Lúc này đã có từng đám tang thi đang đi ra khỏi trường học tới đây, tang thi trong trường học bị âm thanh động cơ xe hấp dẫn tới chỗ này, lung la lung lay đi tới đây.Kỷ Thanh Vũ vung cây gậy tân thủ trước mặt của ba người Trần Cương và nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nơi này giao cho tôi, anh đi đi.Nói xong Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt hai người chợt lao về phía tang thi.Sau khi tiến vào bầy tang thi, Nhạc Trọng giống như mảnh hổ, Phảng Chế Đường Đao trong tay mang theo hàn quang lạnh lẽo chém đầu của tang thi, chém từng tang thi ngã xuống.Bạch Cốt huy động búa lớn, nó thu hoạch mạng của tang thi như thái rau, như vào chỗ không người.Từng đoàn từng đoàn linh quang màu trắng không ngừng tiến vào thân thể của Nhạc Trọng.

Chương 17: Dừng chânChỉnh sửa : kktruyen.com- Thật là lợi hại, anh ta lại trở nên mạnh mẽ rồi.Trần Cương nhãn lực không tầm thường, thoáng cái đã nhìn ra Nhạc Trọng so với mấy tiếng đồng hồ trước mạnh hơn vài phần.- Quả táo sức sống!Nhạc Trọng chém giết năm đầu tang thi thì đột nhiên trông thấy tang thi trước mặt bị chém giết tuôn ra một quả táo sức sống, hắn đại hỉ nhanh chóng nhặt quả táo sức sông đặt vào trong ngực của mình.Sau khi tiêu diệt thêm hai đầu tang thi Nhạc Trọng lúc này mới cùng Bạch Cốt lui ra phía sau.Số lượng tang thi đúng là quá nhiều rồi, căn bản giết không hết, hắn và Bạch Cốt tuy mạnh nhưng mà dù sao vẫn ít người, căn bản không cách nào ngăn cản thi đàn quá lâu.- Được gì không?Nhạc Trọng nhanh chóng chạy về phía xe trường học, hướng về Kỷ Thanh Vũ hỏi.Kỷ Thanh Vũ chỉ vào ba người Trần Cương và nhìn Nhạc Trọng nói ra:-Tốt!

Tôi sẽ cùng ba nam sinh này đi vào khuân vật tư, với tư cách trao đổi, chúng ta sẽ mang bọn họ đi tới nơi an toàn.Nhạc Trọng nhìn ba người Trần Cương một cái, cũng thấy bọn họ bao lớn bao nhỏ mang lên xe.Nhìn thấy Nhạc Trọng lên xe, ba người Trần Cương chỉ nhìn qua hắn mà không dám nói ra cái gì cả.Trong xe trường học lúc này đã chất đầy các loại vật tư.Vương Phương, Thái Hiểu hai nữ đang ngồi trên vị trí của mình, các nàng chưa bao giờ làm ra chuyện tốn hao thể lực như thế này.Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Nhanh lái xe!Trần Dao nhấn ga, chiếc xe trường học lúc này lao thẳng về phía trước, tất cả tang thi đều bị xe trường học đâm bay ra ngoài.Chiếc xe này xông ra khỏi trường học, mọi người chợt nhìn thấy cảnh tượng trên đường phố.Mà ở khắp trên đường phố thì khắp nơi đều là âm thang tang thi đi sột soạt, từng chiếc ô tô không phải đậu ven đường thì cũng đâm ng uồ-n :, ,kk t-ruyen. com vào trong cửa hàng nào đó.Thậm chí có chút cửa hàng ăn uống có lửa cháy hừng hực, cả cửa hàng đều thiêu đốt, khói đen không ngừng bay lên cao cao.Xe trường học vừa mới lao ra khỏi sân trường không lâu thì có cả đàn cả lũ tang thi nện bước chậm chạp đi qua bên phía này, chúng đều bị âm thanh động cơ xe trường học hấp dẫn.Trong mắt Trần Dao trong hiện ra hung quang kỳ dị, nàng điều khiển xe trường học đụng qua đám tang thi, tất cả tang thi đều bị xe trường học đụng bay.Nhạc Trọng nhìn qua tang thi cả đàn cả lũ trên đường phố, trong nội tâm thầm nghĩ:- Khá tốt là có xe trường học này, nếu không căn bản nửa bước khó đi.Mà khắp nơi trên đường phố có cả đàn cả lũ tang thi di động, cho dù Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt hai người cũng không cách nào vượt qua đường phố như thế này.Ba người Trần Cương nhìn thấy tang thi rậm rạp chằng chịt trên đường phố thì sắc mặt cả đám hoảng sợ, cả thế giới dường như trừ tang thi ra thì không có người sống nào cả.Ngày xưa người đi qua đường đông đảo như đàn kiến di động, bây giờ ngoài tang thi cũng chỉ có tang thi.Trần Dao điều khiển xe trường học lao nhanh trên đường, đánh bay vô số tang thi thì đi vào trong trong tiểu khu hoa viên thịnh thế.Thế giới dị biến phát sinh vào buổi chiều, mà trong đoạn thời gian đó không có bao nhiêu người ở nhà vào thời điểm này.Cho dù là ở nhà thì cũng là một người một mình trong phòng, ở bên ngoài có rất ít người.Trần Dao lái xe đụng bay đám tang thi chung quanh tiểu khu hoa viên thịnh thế, dừng lại trước một dãy nhà.Cửa xe mở ra, Bạch Cô vừa xuống xe đã huy động búa lớn chém bay một con tang thi.Nhạc Trọng cũng như mũi tên lao xuống xe, huy động Phảng Chế Đường Đao chém giêt tang thi chung quanh.- Xuống xe!Kỷ Thanh Vũ nhìn qua mọi người trên xe rồi nói ra.Bốn nữ sinh Trần Dao và ba nam sinh Trần Cương nhanh chóng xuống xe.Bên ngoài cư xá này không có bao nhiêu tang thi cả, chỉ có rải rác vài đầu, rất nhanh đã bị Nhạc Trọng, Bạch Cốt, Kỷ Thanh Vũ ba người chém giết.Trần Dao bảy người nhìn thấy ba người Nhạc Trọng thập phần nhẹ nhõm chém giết những tang thi kia.- Đưa chìa khóa cho anh!Chém giết tất cả tang thi, Nhạc Trọng đi đến trước người Trần Dao và đưa tay nói ra.Trần Dao hết sức nhanh chóng lấy chìa khóa trong người giao cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cầm lấy chìa khóa sau đó nhanh chóng mở một cánh cửa bằng thép ra.Cửa bằng thép vừa mở ra thì có ba đầu tang thi lung la lung lay đi tới phía trước.Nhìn qua thân thể bị cắn nham nhở trước mặt thì bảy người Trần Dao sợ hãi lui bước lại.

Cơ hồ không có người nào không biết Sinh Hóa Nguy Cơ, chỉ cần bị tang thi cắn đều biến thành tang thi, mọi người cũng không muốn biến thành tang thi.Bạch Cốt huy động búa lớn và nhanh như gió lao thẳng về phía trước, trong chớp mắt nó đã chém bay đầu của ba con tang thi trước mặt.Thân thể Nhạc Trọng hơi cong lại, một đao chém ngang qua, trực tiếp chém bay đầu của một tang thi ở gần.Nhạc Trọng nhìn qua mọi người nói ra một câu, chợt cùng Bạch Cốt lao thẳng vào trong tòa nhà:- Chuyển vật tư, sau đó lên lầu!

Tôi sẽ đi thanh lý toàn bộ tang thi.

Nhanh, đừng lề mề.

Kỷ Thanh Vũ, an toàn của bọn họ giao cả cho cô.- Được!Kỷ Thanh Vũ gật đầu đáp ứng.Phòng cua Trần Dao ở tầng năm, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt dọc theo thang lầu đi lên trên, mỗi lần một tầng lầu đều hết sức nhanh chóng cùng Bạch Cốt thanh lý tang thi trên thang lầu.Một đường chém giết mười hai đầu tang thi thì Nhạc Trọng mới dẹp toàn bộ tang thi trên cầu thang.Nhạc Trọng mở cửa nhà của Trần Dao, sau đó nhìn Bạch Cốt ra lệnh:- Bạch Cốt, ngươi lập tức lên lầu, thanh lý tang thi ở mỗi tầng.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Bạch Cốt giơ giơ búa lớn lên, nhanh chóng chạy lên trên lầu, bắt đầu thanh lý tang thi trong mỗi phòng.Nhạc Trọng thì đi vào phòng, đặt mông ngồi ở trên ghế sa ***, miệng lớn thở một cái, bắt đầu nghỉ ngơi.Hôm nay một đường kịch chiến và thân thể Nhạc Trọng mệt mỏi không chịu nổi, nếu không phải hắn ý chí kiên định, chỉ sợ căn bản chịu không được, giờ phút này thể lực chỉ còn lại bốn điểm, lúc này ngồi xuống thì không muốn đứng lên.Khẩn trương, nhanh chóng!

Đám người Trần Dao mang theo vật tư vào trong phòng.Sau khi đám người Trần Dao, Nhạc Trọng chỉ nhìn một cái, không có bất kỳ động tác nào, hắn thật sự là mệt mỏi chịu không được, cũng bất chấp cái gì phong độ thân sĩ.Sáu người Trần Dao cố gắng vận chuyển đồ, rất nhanh trong gian phòng chứa đầy đồ đạc.Liên tiếp vận chuyển tới khi trời tối đen, bảy người Trần Dao các nàng mới đem toàn bộ vật tư vào trong phòng này.Thời điểm đóng cửa bảo vệ lại, tất cả mọi người mới chính thức buông lỏng lại.- Tôi đi tìm tòi trong cao ốc này một chút..Thể lực khôi phục đến 7 điểm thì Nhạc Trọng mới từ trên ghế sa *** đứng lên, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói ra.- Anh nên cẩn thận!Kỷ Thanh Vũ nhìn Nhạc Trọng nói ra, nàng hôm nay cũng đã thập phần mỏi mệt, cần muốn nghỉ ngơi thật tốt.- Cẩn thận!Trương Tuyền cũng lo lắng dặn dò một câu.Nhạc Trọng gật đầu, nhanh chóng đi ra bên ngoài.

Chương 18: Cái bao tay trắngChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng rời phòng nhanh chóng c h.ỉn-h s ửa bởi. kktr u-y-e n.c.o m đi ra ngoài.- Không có sinh tồn tệ.

Đây là chuyện gì?

Chẳng lẽ là qua một thời gian ngắn những đồ vật vốn không tồn tại trên thế giới sẽ biến mất?Nhạc Trọng dọc theo thang lầu, trên đường đi khắp nơi đều là thi thể tang thi, nhưng mà ở gần thi thể tang thi không có sinh tồn tệ màu đen, chuyện này làm cho hắn nhíu mày.Do dự một chút, Nhạc Trọng đem một miếng sinh tồn tệ màu đen ném lên mặt đất, sau hai mươi phút thì sinh tồn tệ màu đen này lập tức hóa thành khói đen tiêu tán trong không khí.Nhạc Trọng khẽ chau mày, trong nội tâm thầm nghĩ:- Quả là thế, không phải vật phẩm tồn tại trên thế giới này, chỉ cần rời khỏi bản thể vật chủ thì không tồn tại quá hai mươi phút.Nhạc Trọng một đường đi dò xét, chỉ thấy trên đường đi khắp nơi đều là thi thể tang thi, đây là những thi thể tang thi mà Bạch Cốt một đường đi tới dọn dẹp.Tòa nhà này cao tám tầng, Nhạc Trọng một đường dò xét đều không phát hiện tang thi rải rác, mà tất cả tang thi rải rác đều bị Bạch Cốt chém giết cả.Bạch Cốt bởi vì một đường chiến đấu mà đạt tới cấp 8, tố chất bình quân của nó đã vượt qua nhân loại bình thường 70%.Lúc đi lên lầu tám cao nhất, Nhạc Trọng đi thẳng tới trước cửa một gia đình:- Bên trong có ai không?

Có chuyện rồi, thỉnh nói một tiếng, tôi lập tức ly khai.

Không có trả lời thì tôi sẽ cho rằng không có ai, sẽ dùng bạo lực phá cửa.Gia đình này không có ai lên tiếng.- Bạch Cốt, động thủ!Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Cốt và ra lệnh.Bạch Cốt huy động búa lớn to như đầu người nện vào cánh cửa nhà, chém ra một cái lỗ to và mảnh gỗ bay tứ tung.Liên tiếp mấy búa thì cánh cửa nhà gia đình này bị chém tan.Cửa phòng vừa mở ra thì trong phòng có một tang thi tiểu nữ hài bị cắn nát và một tang thi người trung niên cùng một nữ tang thi đi về phía của Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt.- Đánh bay chúng!Nhạc Trọng quát to một tiếng, một đao chém ra, trực tiếp chém bay đầu lâu của tang thi trung niên.Bạch Cốt hung hăng va chạm giống như cổ xe tăng lao vào tiểu tang thi và nữ tang thi, đụng hai tang thi này ngã trên mặt đất.Nhạc Trọng thừa cơ bước tới trước, một đao chặt đứt đầu lâu của tiểu tang thi.- Ngăn chân nàng!Bạch Cốt vừa định giết nữ tang thi thì nghe Nhạc Trọng ra lệnh, nó chỉ có thể dùng hai cánh tay xương nắm chặt nữ tang thi lại.Nhạc Trọng một đao chém xuống, đầu lâu nữ tang thi rơi xuống.Thời điểm nữ tang thi bị chém đứt đầu thì hộp báu màu trắng bay ra ngoài.Con mắt Nhạc Trọng sáng ngời, nhanh chóng nhặt lấy hộp báu màu trắng và mở ra.Một đạo bạch quang chớp động, một phù văn kỳ dị có khắc chữ hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng.- Vật phẩm bao tay da màu trắng cấp 1.

Sau khi trang bị thì lực lượng +2.

Bản thân có thể chống cự công kích của tang thi dưới cấp 5, độ bền 10/10.Nhạc Trọng nhanh chóng mang bao tay trắng này vào trong tay của mình, hắn chợt cảm giác được một cổ nước ấm nhàn nhạt lưu động trong người, lực lượng của hắn được tăng cường lần nữa.Nhạc Trọng kiểm tra trong gian phòng một chút, không có phát hiện tang thi nào thì đi qua một gian phòng khác.Một gian phòng bị Nhạc Trọng phá hư, tang thi bên trong cũng bị chém giết hết.- Bên trong có ai không?

Có chuyện, thỉnh nói một tiếng, tôi lập tức rời đi.

Không có trả lời thì tôi cho rằng không tồn tại, sẽ dùng bạo lực phá cửa.- Có người!

Đừng phá hư nhà của tôi.

Thỉnh anh lập tức rời đi.Trong một căn phòng lầu bốn truyền ra âm thanh của nam tử.Nhạc Trọng không có do dự, lập tức rời đi xuống dưới.Tòa nhà này có tới tám tầng, mỗi một tầng lại có bốn gia đình ở lại, Nhạc Trọng trên đường đi lại phát hiện sáu gia đình vẫn còn sống, chỉ có điều tất cả mọi người thập phần cảnh giác, Nhạc Trọng vừa mới nói chuyện thì bị xua đuổi.Hôm nay thế giới đại biến, chỉ có nhà mình mới là nơi an toàn nhất, tất cả mọi người theo bản năng có cảnh giác với người xa lạ.Nhạc Trọng phá hư tất cả các gian nhà không có ai lên tiếng, thanh lý một lần sau đó hắn lại tăng lên cấp 7.- Ngài đã thăng cấp lên cấp 7, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.Sau khi Nhạc Trọng tiêu diệt tất cả tang thi tầng thứ sáu, lúc này nghe âm thanh thanh thúy vang lên.Nhạc Trọng lúc này do dự một chút mới đưa ra quyết định.- Cường hóa thể lực, nhanh nhẹn.Thanh lý hết tất cả tang thi trong tòa lầu xong, Nhạc Trọng mới kéo thân hình mệt mỏi quay trở lại tòa nhà của Trần Dao.- Nhạc Trọng, anh đã trở về!Nhìn thấy Nhạc Trọng trở về, mấy nữ sinh Trần Dao lúc này lộ ra thần sắc vui vẻ, các nàng thập phần lo lắng Nhạc Trọng sẽ chết trong miệng của đám tang thi, lo lắng hơn Nhạc Trọng đi là không quay về.- Nhạc Trọng, đây là bữa tối tôi chuẩn bị.Trần Dao cầm lấy một cái chén lớn, phía trên có cơm và thịt cùng lạp xưởng hun khói, mùi thức ăn bay lên xông vào mũi Nhạc Trọng, mỉm cười nhìn Nhạc Trọng.Cơm và thịt cùng lạp xưởng hun khói vừa đưa tới thì bụng của Nhạc Trọng cũng kêu lên ọc ọc, quả thực là vô cùng hấp dẫn.- Đây là dùng nước nào?Nhạc Trọng tiếp nhận chén thức ăn này, cưỡng chế thèm thuồng trong bụng của mình, nhìn Trần Dao hỏi.Trần Dao hiểu Nhạc Trọng băn khoăn, rất nhanh nói ra:- Không!

Là nước tinh khiết.Nhạc Trọng tiếp nhận chén thức ăn và nhanh chóng ăn vào thật nhanh, cũng thật sự cực đói.

Mì ăn liền trước đây mà hắn từng ăn thì so với chén cơm ngày hôm nay không khác gì rác rưởi.Vương Phương nhìn qua Nhạc Trọng, trong nội tâm vô cùng hối hận thầm nghĩ:- Tại sao mình không có nghĩ tới chứ.

Nếu mình vì anh ta làm thức ăn thì có lẽ anh ta sẽ tốt hơn với mình?- Kỷ Thanh Vũ, mấy người kia cô có ý định thu vào tiểu đội sao?Sau khi ăn cơm xong thì Nhạc Trọng thoáng nghỉ ngơi một chút, nhìn ba người Trần Cương và nhìn qua Kỷ Thanh Vũ hỏi.Đám người Trần Dao là bốn nữ hài vốn đã là vướng víu, nếu như thêm ba gã vô năng Trần Cương thì cho dù Kỷ Thanh Vũ thập phần cường hãn, kiếm thuật vô cùng tinh xảo cũng không có khả năng bảo hộ được bọn họ chu toàn.Nhạc Trọng cũng không có khả năng cố sức bảo hộ ba gã Trần Cương chỉ biết phàn nàn, không muốn làm việc xuất lực.

Hắn còn có nhiều việc cần phải hoàn thành.Ba người Trần Cương lúc này cũng khẩn trương lên, con mắt nhìn chằm chằm vào Kỷ Thanh Vũ, trong thế giới này nếu như không có cường giả bảo vệ thì chỉ có chết mà thôi.Kỷ Thanh Vũ trầm mặc và lâm vào suy nghĩ.Trần Cương nhìn qua Kỷ Thanh Vũ chăm chú nói ra:- Kỷ Thanh Vũ, hiện tại thế giới biến thành bộ dạng này, chúng ta chẳng lẽ không nên đồng tâm hiệp lực, cộng đồng vượt qua khó khăn sao?

Thỉnh cô lưu chúng ta lại a, chúng ta sẽ bảo hộ các người.

Chương 19: Vương Song gia nhậpChỉnh sửa : kktruyen.comKỷ Thanh Vũ không trả lời thẳng, mà nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng, tại sao anh phải đi thanh lý những tang thi trong phòng đơn thế?Trong phòng, những người khác cũng đem ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chậm rãi nói ra:- Tôi hoài nghi những tang thi này có thể tiến hoái, hiện tại chúng chỉ có cấp một, nhưng mà tôi cảm thấy chúng tuyệt đối không chỉ có trạng thái như thế này.

Nếu như chúng tiếp tục tiến hóa thì sẽ trở nên nguy hiểm hơn.Nếu như những tang thi kia chỉ có trình độ như vậy, chỉ cần nhân loại đứng vững bước chân là có thể dễ dàng tiêu diệt tât cả tang thi, một lần nữa thành lập trật tự mới.Sắc mặt Tôn Vũ có chút tái nhợt phản bác nói:- Không thể nào đâu!

Trong TV thì tang thi không phải như thế này sao? chỉnh sửa bởi kktruyen.com Chúng làm sao còn có thể tiến hóa?Hôm nay Tôn Vũ đã nhìn thấy thế giới hiện trạng.

Trên đường phố khắp nơi đều là tang thi mà không có bóng người, nếu như những tang thi kia tiến hóa, như vậy nhân loại sẽ càng khó tiêu diệt tang thi, khôi phục trật tự.Nhạc Trọng nhìn qua Tôn Vũ, thản nhiên nói:- Tôi nói đây chỉ là phán đoán của tôi mà thôi, cũng không nhất định là sự thật đâu.Đột nhiên Trần Dao xen vào, lo lắng hỏi:- Nhạc Trọng, anh phải rời khỏi chúng tôi sao?Đám nữ nhân Vương Phương lúc này đem ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng thực lực thế nào các nàng đã thấy rõ, nếu như mất đi Nhạc Trọng bảo hộ, tương lai các nàng mờ mịt rồi.Tuy trong gian phòng này chồng chất không ít vật tư, thế nhưng mà những vật tư này luôn có ngày phải dùng hết.

Nếu như Nhạc Trọng rời khỏi đây, tương lai của các nàng không biết biến thành cái gì nữa.Nhạc Trọng nhìn Trần Dao, chăm chú nói ra:- Tôi phải đi tìm Ngã Tử Đảng.

Tìm được Ngã Tử Đảng thì tôi còn muốn về nhà một chút.

Chúng ta có thể ở cùng chỉ có thời gian mấy ngày mà thôi.Nữ sinh trong ký túc xá của Trần Dao đều rất đẹp, đặc biệt là Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ hai người đều là đại mỹ nữ hoa hậu giảng đường.

Nhưng mà đối với Nhạc Trọng mà nói thì bạn bè và song thân càng trọng yếu hơn, hắn không có khả năng lưu lại chỉ để bảo hộ những nữ hài này.Nghe được Nhạc Trọng nói như vậy trừ Kỷ Thanh Vũ ra, những cô gái khác đều buồn bã và vô cùng lo lắng.Đúng lúc này Vương Song đang trầm mặc bên cạnh đột nhiên nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, để cho chúng tôi theo ra ngoài đi!

Tôi nguyện ý đi theo anh, cho dù là đi tìm Ngã Tử Đảng hay là đi về nhà của anh.

Có lẽ anh cần một người lái xe a!

Tôi còn có thể làm những công việc tốn thể lực, những chuyện chiến đâu tôi không làm được, anh chỉ cần chiến đấu là đủ.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Vương Song, hỏi lại một lần:- Anh xác định muốn đi theo tôi?

Nhà của tôi nằm ở tận thành phố Nam Trữ.

Cách nơi này cũng không gần, trên đường đi cũng gặp các loại nguy hiểm không biết tên.

Tôi nói rồi, nếu như tôi phỏng đoán không sai thì những tang thi kia sẽ tiến hóa, hơn nữa trên đường đi không biết lúc nào sẽ gặp nguy hiểm bất chợt.Nhũng lời này làm cho Nhạc Trọng cùng những cô gái kia đều trầm mặc, thành phố Nam Trữ thật sự quá xa nơi này, thế giới này rôt cuộc biến thành thế nào không ai biết được, lặn lội đường xa nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, các nàng phải chuẩn bị tâm lý thật tốt.Vương Song chém đinh chặt sắt nói:- Tôi quyết định muốn đi theo anh.Nhạc Trọng gật đầu đồng ý, lại cho Vương Song gia nhập tổ đội kiến lập tạm thời của hắn, nói:- Tốt!Nhạc Trọng cũng cần người hỗ trợ lái xe, vận chuyển vật tư khi, cần có người yểm hộ khi chạy trốn, chuyên môn phụ trách chiến đấu.- Vương Song và tôi.

Hai người có ý định đi cùng không?Nhạc Trọng chỉ vào Trần Cương, Tôn Vũ và nhìn Kỷ Thanh Vũ hỏi.Đôi mắt Kỷ Thanh Vũ dễ thương nhìn quét qua Trần Cương, Tôn Vũ hai người, dùng âm thanh chém đinh chặt sắt nói ra:- Trần Cương, Tôn Vũ đồng học, hiện tại đã an toàn.

Mời các anh nên đem vật tư của mình rời khỏi nơi đây.Nhiều một người thì áp lực nhu cầu vật tư cũng càng lớn hơn nữa.

Hơn nữa Kỷ Thanh Vũ ở đây đều là nữ hài xinh đẹp, trật tự thế giới đã sụp đổ hoàn toàn, pháp luật không cách nào có tác dụng trong tận thế, những này nam sinh này mà thú tính đại phát thì Kỷ Thanh Vũ không nửa điểm nắm chắc.Sắc mặt Tôn Vũ tái nhợt, lớn tiếng kêu lên:- Tại sao các người lại như vậy?

Ba ba của tôi chính là thị trưởng Giang Nam đấy.Mọi người nhướng mày, đối với Tôn Vũ được nuông chiều từ bé đúng là không quen nghe lời này.Vương Phương khinh miệt cười cười, nhìn qua Tôn Vũ mỉa mai nói:-Ba ba của anh trâu thì sao, bảo ông ta tới cứu anh đi.- Đi thôi.

Tôn Vũ!Trần Cương lắc đầu, kéo kéo Tôn Vũ, cầm lấy hai túi vật tư lớn đi ra bên ngoài.

Hắn không muốn sống ở chỗ này tiếp tục xấu mặt.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, Bạch Cốt bước lên phía Tôn Vũ một bước.- Đợi ta một chút.Tôn Vũ nhìn qua Bạch Cốt cầm cây búa lớn bằng khô lâu, trong nội tâm sợ hãi, lập tức cầm lấy hai túi vật tư lớn chạy ra bên ngoài.Trần Cương, Tôn Vũ hai người vừa đi, Thái Hiểu lúc này đi qua cẩn thận đóng cánh cửa chống trộm lại.- Đêm nay tôi ngủ ở đâu?Cửa phòng vừa đóng thì Nhạc Trọng nhìn qua Trần Dao hỏi.- Đi theo tôi!Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng cười dịu dàng, dẫn Nhạc Trọng đi vào một gian phòng.Vừa tiến vào gian phòng này, hương thơm nhàn nhạt cũng xông tới, sáu bảy con búp bê bày trên giường, rất sạch sẽ, khí tữ nữ nhân tràn ngập cả gian phòng này.Trong mắt Trần Dao hiện ra vẻ thẹn thùng, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nơi này chính là phòng ngủ của anh.Căn phòng này là phòng ngủ của Trần Dao, nàng lần đầu tiên dẫn theo nam nhân vào phòng của mình.- Bạch Cốt, cảnh giới, đừng cho bất cứ kẻ nào đi vào gian phòng này.Nhạc Trọng lúc này phân phó Bạch Cốt một câu, thoáng nằm trên cái giường lớn kia, lập tức lâm vào ngủ say.

Hôm nay hắn thật sự qua mệt mỏi rồi.Trần Dao nhìn thấy Nhạc Trọng ngay cả quần áo cũng không cởi ra mà nằm trên giường của nàng, trong chớp mắt nàng ưa thích sạch sẽ từ nhỏ liền mất hứng, nhưng mà nhìn thấy Bạch Cốt đang cầm búa lớn thì nàng thập phần thức thời rời khỏi gian phòng này.Đối với khô lâu đặc chủng không tồn tại trong thế giới này đứng thủ hộ, trong gian phòng này trừ Kỷ Thanh Vũ ra thì ai cũng sợ hãi.Bảy giờ ngày hôm sau Nhạc Trọng nằm trên giường đúng giờ mở to mắt, cơ hồ mỗi ngày vào bảy giờ hắn đều thức dậy để đi học.- Giấc ngủ quả nhiên là thủ đoạn khôi phục thể lực tốt nhất.Nhạc Trọng mở hai mắt ra nhìn đồng hồ, chỉ thấy thể lực của hắn đã khôi phục lại.Nhạc Trọng cửa phòng ngủ ra, bước vào phòng khách.Chỉ thấy ghế ghế salon phòng khách có Vương Song hết sức thành thật nằm trên ghế salon, nàng đang ngủ say.- Rời giường!

Tôi có việc muốn nói!Nhạc Trọng lập tức đi tới hai gian phòng còn lại, hắn vừa gõ cửa vừa nói lớn.

Chương 20: Tìm kiếm Trì DươngChỉnh sửa : kktruyen.comDưới sự thúc dục của Nhạc Trọng thì trừ Kỷ Thanh Vũ ra thì bốn nữ sinh khác lề mề phải mười phút sau mới đi ra ngoài, tập hợp trong phòng khách.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Kỷ Thanh Vũ trầm giọng nói:- Kỷ Thanh Vũ, hiện giờ tạm thời đã an toàn.

Dựa theo ước định của chúng ta, hôm nay thỉnh cô theo tôi tìm Ngã Tử Đảng.Kỷ Thanh Vũ thản nhiên nói:- Tốt!Nhạc Trọng nói:- Còn các em thì sao?

Các em muốn sống ở chỗ này hay là đi theo tôi chiến đấu.

Chuyện gì cũng phải nói trước, chiến đấu ngày hôm nay kịch liệt hơn hôm qua đấy.Trừ Vương Song ra, các nữ hài tử khác sắc mặt trầm xuống.Chiến đấu với tang thi chỉ cần làn da bị vạch phá một chút thì bản thân cũng biến thành tang thi.

Cho dù là nam nhân cũng khó mà sinh ra nửa điểm ý chí chiến dấu chớ nói chi là nữ hài tử.Đúng lúc này hai mắt Trần Dao kiên định nói ra:- Tôi theo anh chiến đấu.

Tôi cũng muốn tiến hóa.Trần Dao cũng là nữ hài vô cùng sợ hãi chiến đấu với đám tang thi, thế nhưng mà nàng vô cùng rõ ràng, thế giới này nhất định phải dựa vào chính là bản thân mình.

Cho dù phụ thuộc vào cường giả cũng phải thể hiện giá trị của mình.Ánh mắt Vương Phương lập loè vài cái nói:- Em ở chỗ này chiếu cố Trương Tuyền a.

Nàng còn chưa khỏe, cần người chiếu cố.

Hơn nữa cho dù em đi cũng vướng víu.Do dự một chút Thái Hiểu cũng mở miệng nói ra:- Em cũng ở lại đây chiếu cố Trương Tuyền.Nhạc Trọng nói:- Tốt!

Các em phải canh giữ cửa phòng cẩn thận, trừ bọn anh ra thì người nào cũng không mở ra.Nói xong Nhạc Trọng bước ra khỏi gian phòng.Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao, Vương Song đi theo sau lưng Nhạc Trọng ra ngoài.Nương theo âm thanh động cơ vang lên, Trần Dao điều khiển chiếc xe trường học lao thẳng lên đường.Trên đường phố khắp nơi đều là tang thi du đãng, xe trường học xông lên trên đường phố, những tang thi kia lung la lung lay đi về hướng chiếc xe.

Những tang thi này vừa mới tiếp cận chiếc xe thì giống như bị xe tăng đụng vào nên bay đi.Trần Dao vừa lái xe vừa nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, dầu của xe này chỉ còn lại một nửa mà thôi.Nhạc Trọng hỏi:- Còn có thể đủ tới đại học Trung Hải và đến trạm xăng dầu Giang Nam hay không?Trần Dao tính ra thì nói:- Không có vấn đề!Nhạc Trọng nhanh chóng nói:- Vậy đi tới đại học Trung Hải trước.Trần Dao gật đầu điều khiển xe trường học chạy tới đại học Trung Hải phóng đi.Khác với đại học Vân Hoa, đại học Trung Hải chính là đại học trọng điểm của cả nước, có không ít danh nhân ra ngoài, là một trong những trường đại học danh giá nhât.Đại học Trung Hải là nơi cực kỳ phồn hoa, cho dù là lúc nào cũng có người tới người đi.

Bởi vậy tang thi số lượng cũng là khu vực khác nhiều gấp mấy lần.Trần Dao vừa lái xe tới khu vực này liền nhìn thấy từng thi đàn rậm rạp, khắp nơi là thi đàn vây quanh chiếc xe.Vừa nghe được âm thanh động cơ xe trường học, những tang thi này lảo đảo đi tới gần.Trần Dao cắn răng một cái, hung hăng đạp chân ga.Những tang thi này nhao nhao bị đánh bay, chiếc xe này có chấn động truyền tới như có như không.

Nếu đổi lại là xe bình thường thì chỉ sợ lúc này đã bị đám tang thi vây quanh và thôn phệ.Đánh bay không biết bao nhiêu tang thi, chiếc chở mấy người Nhạc Trọng rốt cuộc cũng tiến vào trong đại học Trung Hải.Kỷ Thanh Vũ nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Ngã Tử Đảng ở địa phương nào?

Đại học Trung Hải lớn như vậy, anh biết ở đâu không?Nhạc Trọng nhanh xem o nlin,e tại k-k-tr u yen .,c-om chóng nói ra:- Đồ thư quán, bể bơi, ký túc xá nam sinh, phòng tập thể thao, siêu thị, nếu hắn còn sống cũng chỉ có ở những nơi đó.Vương Song hiếu kỳ hỏi:- Nhạc Trọng, Ngã Tử Đảng tên gọi là gì?Đây là đại học Trung Hải đấy, tang thi rất nhiều, so với đại học Vân Hoa thì nhiều hơn, loại địa phương này cho dù là Nhạc Trọng tiến vào cũng có nguy hiểm cực lớn.

Vương Song cũng thập phần hâm mộ bạn bè của Nhạc Trọng, vậy mà có Nhạc Trọng sẵn sàng mạo hiểm tính mạng tới cứu hắn.Nhạc Trọng cười nói:- Hắn tên là Trì Dương, là một trong mấy bạn bè tốt nhất của tôi.Lời nói tới đây lái xe Trần Dao đã đi vào siêu thị nhỏ trong đại học Trung Hải.- Mọi người chờ ở chỗ này.

Tôi đi xuống nhìn một chút.Nhạc Trọng lưu lại một câu và nhanh chóng cùng Bạch Cốt lao về phía trước.Chung quanh siêu thị nhỏ này có hơn mười đầu tang thi, chúng rất nhanh vây quanh hai người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn hơn mười tang thi này, hắn như một mũi tên bước lên và Bạch Cốt cùng một chỗ chính diện nghênh đón đám tang thi này.Lúc này Nhạc Trọng đã không phải là nam sinh bình thường khi đối mặt sợ hãi và yếu đuối khi đối diện với tang thi, trải qua không ngừng chiến đấu, cường hóa, thực lực của Nhạc Trọng đã tăng lên thật lớn.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt xông vào trong thi đàn, chợt tùy ý thanh lý tang thi dễ dàng như lặt rau cắt cỏ.Bên người Nhạc Trọng lúc này có bóng đen phiêu nhiên tới, là Kỷ Thanh Vũ nhanh chóng lao vào trong thi đàn, bắt đầu săn giết tang thi.Ba người liên thủ thì hơn mười tang thi hành động chậm chạp nhanh chóng bị tiêu diệt.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ nói:- Đa tạ!- Không cần khách khí.

Nơi này giao cho tôi, anh đi tìm đi.Kỷ Thanh Vũ lưu lại một câu, sau đó nhìn qua đám tang thi đang tiến lên.Trần Dao điều khiển xe trường học đụng bay nhiều tang thi, thế nhưng mà vẫn không ngừng có tang thi lao tới chiếc xe trường học, Kỷ Thanh Vũ phải thanh lý tang thi chung quanh xe trường học, nếu không thì bọn họ sẽ bị tang thi vây quanh.Nhạc Trọng đi vào siêu thị nhỏ và kêu lên:- Bên trong có ai không?

Có người thì lên tiếng đi!Từ trong siêu thị kia truyền ra âm thanh kinh hỉ, nói:- Có người, nơi này có người.

Anh là người tới cứu tôi sao?Nhạc Trọng lớn tiếng kêu lên:- Trì Dương, anh có bên trong không?

Tôi là Nhạc Trọng.Nhạc Trọng kêu lên hai tiếng nhưng không có ai lên tiếng đáp lời cả.Không lâu cửa siêu thị nhỏ mở ra, bốn nam ba nữ từ trong đi ra ngoài.Một nam sinh thập phần nhã nhặn măng theo mắt kính đi tới Nhạc Trọng hỏi:- Anh tới cứu chúng tôi sao?Nhạc Trọng nhìn qua bốn nam ba nữ này, nói:- Thật có lỗi, làm các người thất vọng rồi, tôi tới đây tìm bạn là Trì Dương.

Nếu như các vị muốn rời đi thì tôi sẽ mang các vị đi.

Nhưng mà khi rời khỏi đây thì sau đó tất cả phải xem mọi người rồi.

Bên ngoài đều là đám tang thi này, các người sống ở nơi này có nước uống và đồ ăn chèo chống, nếu như rời khỏi đây thì vấn đề thức ăn sẽ làm các người tức điên đấy.Nhạc Trọng biết nếu muốn sốngthế giới tận thế thì phải vô cùng cố hết sức, nếu mang theo mấy vướng víu thì chỉ chuyện quan tâm ăn uống của bọn họ cũng là chuyện quá khó khăn, càng đừng đề cập tiến hóa.Nghe Nhạc Trọng nói tàn khốc như vậy thì bảy người lập tức hoảng loạn lên.Đột nhiên có nữ sinh tóc ngắn nói ra.- Em biết rõ Trì Dương ở nơi nào.

Em sẽ nói cho anh biết, nhưng mà anh phải dẫn tôi theo.

Chương 21: Phòng hộ phục cấp haiChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn nữ hài tóc ngắn kia, nói:- Cô tên là gì?- Tôi tên là Trần Thanh!Nữ nhân tóc ngắn nhanh chóng trả lời.Nhạc Trọng truy vấn:- Tốt!

Tôi sẽ mang cô theo.

Trì Dương ở nơi nào?Trần Thanh hết sức nhanh chóng nói ra:- Anh ta đang ở ký túc xá nữ sinh.

Thời điểm biến dị xảy ra thì anh ta bảo vệ Vương Thiến, Trương Hân lui ra khỏi ký túc xá.- Tốt, cô dẫn tôi đi.Nhạc Trọng nghe được tin tức về Trì Dương thì nhanh chóng chạy ra bên ngoài.Trần Thanh thì nhanh chóng theo sát sau lưng Nhạc Trọng.Chần chờ một chút thì nam nhân đeo mắt kính và mấy người khác không có đi theo Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đã tỏ vẻ không cách nào bảo hộ cho bọn họ cả, bọn họ cũng không muốn rời khỏi siêu thị nhỏ này.Nhạc Trọng vừa mới cùng Trần Thanh rời khỏi siêu thị nhỏ thì nhướng mày, hắn nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ đang chiến đấu với tám đầu tang thi.

Trong đó có một tang thi thân hình cao tới hai mét hình thể cực kỳ khôi ngô, tốc độ đi lại có thể so được với người bình thường, không có cảm giác chậm chạp chút nào cả.- Lực lượng tiến hóa cảm nhiễm giả L1 hệ sức mạnh.

Có được lực lượng cường đại và da thịt cứng như thép.

Có được kỹ năng lây virus, có thể đem sinh mạng thể lây thành cảm nhiễm giả.- Không tốt!Nhạc Trọng nhướng mày, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ lớn tiếng kêu lên:- Kỷ Thanh Vũ, cẩn thận.

Tang thi này là quái vật cấp 10 hệ sức mạnh!Trong tay của Kỷ Thanh Vũ cầm gậy gỗ tân thủ giống như linh xà đánh lên cổ của đám tang thi kia, làm cổ của từng con tang thi lệch qua một bên, nàng nhanh chóng lao tới trước tên cảm nhiễm giả L1, dùng một gậy nện lên cổ của cảm nhiễm giả L1.Một gậy này bình thường sẽ đánh gãy cổ của tang thi bình thường, nhưng mà khi nện lên cổ của L1 thì đầu lâu của L1 chỉ hơi lắc lư một chút mà thôi.Tên cự nhân L1 dáng người cao lớn mở bàn tay ra hung hăng chộp về phía Kỷ Thanh Vũ.L1 cùng Kỷ Thanh Vũ khoảng cách với nhua quá gần, loại khoảng cách này cho dù Kỷ Thanh Vũ nhanh nhẹn cũng không cách nào tránh đi.Mắt thấy Kỷ Thanh Vũ sắp hương tiêu ngọc vẫn thì nàng đột nhiên điểm chân xuống đất một cái, tốc độ bạo tăng lên hai lần nhảy ra phía su thật nhanh, né qua một kích tất sát của L1.- Đây đoán chừng là kỹ năng mà Kỷ Thanh Vũ thu hoạch được.Trong nội tâm của Nhạc Trọng hiện ra ý niệm này trong đầu, sau đó hắn lập tức hướng về phía L1.Né qua một kích tất sát của L1 thì Kỷ Thanh Vũ bảo trì tốc độ cao điên oanh kích vào đầu lâu của L1 kia.Lực phòng ngự của L1 vượt xa tưởng tượng của Kỷ Thanh Vũ hiện giờ, đầu của nó liên tục ăn mấy chục gậy của Kỷ Thanh Vũ oanh kích nhưng không có chút tổn thương nào cả, nhưng mà hai móng vuốt của nó huy động lại không cách nào bắt được Kỷ Thanh Vũ đang di động.Đúng lúc này Bạch Cốt như một mũi tên xông tới trước người của L1 kia, nó cầm cây búa lớn trong tay xé gió chém thẳng về phía cảm nhiễm giả L1.L1 lúc này giơ cánh tay phải lên đón đỡ.Lực lượng búa lớn này vượt qua lực lượng của Kỷ Thanh Vũ, ở trong tay của Bạch Cốt lại càng sắc bén.

Cánh tay phải của L1 bị một búa chặt đứt, Bạch Cốt thuận thế chém lên cổ của L1, chỉ khảm vào cổ chứ không có chém đứt được.Chỗ hiểm của L1 bị tổn thương, nó lúc này chợt cuồng bạo lên, nó tiến lên một bước, hung hăng đánh một quyền lên cánh tay phải của Bạch Cốt, một quyền đánh bay cây búa lớn trong tay của Bạch Cốt ra xa xa.- Lực lượng thật lớn!Thấy một màn như vậy thì trong nội tâm Nhạc Trọng rùng mình.

Bạch Cốt trải qua quá trình không ngừng cường hóa thân thể thì chắc chắn hơn cả hắn mấy lần, L1 chỉ bằng một kích đã đánh gãy cánh tay phải của Bạch Cốt, hiển nhiên cực kỳ đáng sợ.

Một kích này nếu như đánh lên người của nhân loại thì có thể đánh chết nhân loại ngay lập tức.- Cuốn lấy nó!Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Cốt ra lệnh.Bạch Cốt như mũi tên xông qua phía trước, cánh tay trái chộp về phía búa lớn kia.

Không có vũ khí thì xem như Bạch Cốt không phải là đối thủ của L1.L1 một quyền đánh đánh vào tay trái của Bạch Cốt.Đúng lúc này Kỷ Thanh Vũ ở bên cạnh xông qua, một gậy đánh vào đầu lâu của L1 một cái, đánh thân thể của L1 hơi nghiêng qua một bên, một quyền của nó download PRC mới nhất tại kktruyen.com thất bại.Nhạc Trọng thừa cơ như một mũi tên lao thẳng về phía trước, giơ hắn giơ cao Phảng Chế Đường Đao hung hăng chém lên cổ của L1 một cái.Sau đó là âm thanh ma sát như kim loại va vào nhau, mà Phảng Chế Đường Đao trong tay Nhạc Trọng lại chém mạnh, lúc này cũng chém bay đầu của L1 xuống đất.Đầu lâu của L1 vừa rơi xuống đất thì một đoàn linh quang lớn trong cơ thể L1 chui vào trong thân thể của Nhạc Trọng.- Ngài thăng cấp lên cấp 8, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.Linh quang vừa vào thể trong óc Nhạc Trọng vang lên âm thanh cường hóa.- Cường hóa 1 điểm thể lực, 1 điểm nhanh nhẹn!Nhạc Trọng ra lệnh.Thể lực có thể giúp cho Nhạc Trọng chiến đấu bền bỉ hơn trước thật nhiều, mà nhanh nhẹn làm tăng khả năng phản ứng của thân thể, tốc độ trở nên nhanh hơn.Nếu có tang thi hệ sức mạnh thì nhất định sẽ có tang thi hệ tốc độ, Nhạc Trọng cần đầy đủ nhanh nhẹn để ứng phó tang thi như vậy trong tương lai.Sau khi hoàn tất cường hóa thì ánh mắt Nhạc Trọng lại nhìn qua thi thể của L1.Ở gần thân thể L1 có một quyển sách kỹ năng va một cái hộp báu màu vàng xanh nhạt, hai hộp báu màu trắng, một sinh tồn tệ màu đen có giá trị một trăm tệ.Nhạc Trọng nhanh chóng đi tới gần tang thi cầm lấy quyển sách kỹ năng lên.- Kỹ năng cấp 1, lực lượng cường hóa!

Sau khi sử dụng kỹ năng này thì trong vòng 30 giây gia tăng 10 điểm lực lượng.

Sử dụng kỹ năng tiêu hao 5 điểm thể lực.

Không có thời gian làm lạnh!Nhạc Trọng nhanh chóng thu tất cả hộp báu vào trong ngực của mình, sau đó nhanh chóng xông lên xe trường học.Kỷ Thanh Vũ, Bạch Cốt, Trần Thanh cũng đều theo sát sau lưng của Nhạc Trọng xông lên xe trường học.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Thanh phân phó nói:- Trần Thanh, cô lên ghế phụ ngồi chỉ đường cho Trần Dao.Trần Thanh nhìn qua ghế lái phụ chỉ đường cho Trần Dao.Kỷ Thanh Vũ lúc này đi tới bên người Nhạc Trọng hỏi:- Đó là sách kỹ năng gì?Nhạc Trọng đem bản sách kỹ năng lực lượng cường hóa cho Kỷ Thanh Vũ hỏi:- Lực lượng cường hóa.

Cô có cần không?Trong chiến đấu vừa rồi Kỷ Thanh Vũ cũng hỗ trợ kiềm chế L1, Nhạc Trọng cũng không keo kiệt trong phân phối chiến lợi phẩm với đồng đội.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua sách kỹ năng lực lượng cường hóa, đem nó ném cho Nhạc Trọng:- Tôi cần một thanh hảo đao.

Kỹ năng này không thích hợp cho tôi.Lực lượng cường hóa là kỹ năng quá hao tốn thể lực, đối với Kỷ Thanh Vũ mà nói là gánh nặng cực lớn.

Nếu dùng kỹ năng này còn không bằng dùng một thanh hảo đao.

Vừa rồi Kỷ Thanh Vũ không làm gì được L1 cũng là bởi vì vũ khí của nàng quá kém cỏi, không cách nào gây ra tổn thương hữu hiệu cho L1.

Chương 22: Kỹ năng Ảnh BộChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng không có hai lời lập tức mở cái hộp báu màu vàng xanh nhạt, đầy là lần đầu tiên hắn nhìn thấy loại hộp báu này.Mở hộp báu này ra thì một đạo hào quang màu xanh chớp động, một kiện phòng hộ phục màu trắng hiện ra trước mặt Nhạc Trọng.- Phòng hộ phục cấp hai, toàn bộ thuộc tính +5.

Có thể ngăn cản công kích của viên đạn nhỏ, có thể ngăn cản hai mươi lần công kích của thể lây nhiễm dươi cấp 20.

Bền 20/20.Nhạc Trọng nhìn qua thuộc tính của phòng hộ phục này thì con mắt sáng ngời, chợt mở miệng nói:- Tôi muốn trang bị này!- Ân!Kỷ Thanh Vũ nhìn qua phòng hộ phục cấp hai này không có bất kỳ dị nghị.

Cảm nhiễm giả L1 bị giết thì Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt xuất lực chủ yếu, Kỷ Thanh Vũ cũng không bởi vì một kiện phòng hộ phục mà xung đột với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lại mở hộp báu màu trắng ra, một đạo bạch quang hiện ra ngoài, chợt hộp báu này lại biến mất không còn lại cái gì cả.- Hộp báu mà cũng có không có trang bị nào sao?Nhạc Trọng nhướng mày, trong nội tâm lặng lẽ thầm nghĩ.Nhạc Trọng không do dự mở hộp báu màu trắng kia ra, một đạo bạch quang chớp động, một thanh Phảng Chế Đường Đao hiện ra trước người của hắn.Kỷ Thanh Vũ vừa nhìn thấy chuôi Phảng Chế Đường Đao này thì tinh quang trong mắt hiện ra, đem chuôi Đường đao nắm trong tay, yêu thích không buông tay vuốt vuốt:- Phảng Chế Đường Đao này tôi muốn!Kỷ Thanh Vũ đã sớm hâm mộ Phảng Chế Đường Đao trong tay Nhạc Trọng rồi, nếu có một thanh vũ khí phù hợp thì nàng cũng không có thúc thủ vô sách với L1 kia.- Tốt!Nhạc Trọng không có bất kỳ dị nghị nào, dùng kiếm thuật tinh vi của Kỷ Thanh Vũ thì có chuôi Phảng Chế Đường Đao, sức chiến đấu của nàng sẽ tăng lên gấp đôi.Kỷ Thanh Vũ vuốt ve chuôi Phảng Chế Đường Đao, nhìn cũng không nhìn sinh tồn tệ và sách kỹ năng:- Tôi chỉ cần thanh Phảng Chế Đường Đao này, thứ khác anh lấy đi.- Ân!Nhạc Trọng không chút khách khí thu thập toàn bộ đồ vật vào trong bao, hơn nữa lập tức thôi đổi trang phục cấp hai vào.- Đến rồi!Xe trường học chạy tới trước ký túc xá nữ sinh đại học Trung Hải, Trần Dao lớn tiếng kêu lên.- Đi!Nhạc Trọng không chút do dự mở cửa xe và cùng Bạch Cốt lao ra ngoài.Nhạc Trọng vừa xuống xe, ở trước ký túc xá nữ sinh này có hai mươi tang thi không ngừng vặn vẹo đi tới.Bạch Cốt xung trận ngựa lên trước, Bạch Cốt cầm lấy búa lớn xông vào thi đàn, búa lớn bay múa, đầu lâu tất cả tang thi đều bay lên coa cao, không phải là đối thủ của nó.Sau khi Nhạc Trọng mặc phòng hộ phục cấp hai kia vào người, thuộc tính của hắn có thể so sánh được với Bạch Cốt, hắn cũng cơ hồ cùng với Bạch Cốt nhảy vào trong chiến đoàn.Có thêm hắn gia nhập vào chiến đoàn, Nhạc Trọng giống như quỷ mị ẩn hiện trong đám tang thi, phất tay là chém bay đầu của một con tang thi lên cao cao.- Thật là lợi hại!

Anh ta còn mạnh hơn ngày hôm trước thật nhiều.Ở trong xe trường học, Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng, trong nội tâm tràn ngập kinh dị thầm nghĩ.- Tôi lúc nào mới có thể trở nên hùng mạnh như anh ta đây?Vương Song nhìn qua một người một bộ xương tả xung hữu đột trong thi đàn, nhìn Nhạc Trọng chém giết tất cả tang thi, trong mắt hiện ra một tia hâm mộ.Kỷ Thanh Vũ cũng rất nhanh gia nhập vào trong chiến đoàn, hơn hai mươi con tang thi chiếm cứ trước ký túc xá nữ sinh nhanh chóng bị tiêu diệt.- Trì Dương, anh ở đâu trong ký túc xá, tôi là Nhạc Trọng!Chém giết tất cả tang thi chiếm giữ trước cửa ký túc xá nữ sinh, Nhạc Trọng nhìn qua ký túc xá trước mặt rống to lên.Trong phòng 206 của ký túc xá nữ sinh có một nam nhân dáng người cao gầy, tướng mạo tuấn mỹ nghe xem online tại kktruyen.com được lời của Nhạc Trọng thì trong mắt sáng ngời, hắn nhanh chóng lao tới trước cửa sổ và nói.- Nhạc Trọng, tôi ở phòng 206.- Kỷ Thanh Vũ, phía dưới giao cho cô.Nhạc Trọng lưu lại một câu, sau đó cùng Bạch Cốt xông vào trong ký túc xá nữ sinh.Âm thanh của xe trường học thật lớn, tang thi chung quanh nhanh chóng bị hấp dẫn tới gần.

Nếu như có lưu người bảo hộ, vậy thì chiếc xe trường học này sẽ bị tang thi vây quanh.Sau khi lưu lại Kỷ Thanh Vũ thì Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt nhanh chóng tiến lên bậc thang.Một đường chém giết sáu đầu tang thi cản đường, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chạy dọc theo cầu thang.Đúng lúc này một đầu thi dáng người thấp bé có màu xanh nhanh như quỷ mị tiến về phía Nhạc Trọng, một trảo chộp vào thân thể của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đem toàn lực nhảy ngược ra phía sau, sau đó lăn xuống cầu thang.- Thật nhanh!Nhạc Trọng nhanh chóng đứng lên, trong nội tâm tràn ngập kinh hãi.

Đầu tang thi kia có tốc độ còn nhanh hơn hắn trước khi mặc phòng hộ phục được cộng thuộc tính nhiều.

Tốc độ của đầu tang thi này quá mức nhanh chóng, nếu như Nhạc Trọng không có mặc phòng hộ phục thì không cách nào phản ứng kịp thời.- Tiến hóa cảm nhiễm giả S1 hệ lực lượng.

Có được tốc độ đáng sợ.

Có được kỹ năng lây virus, có thể lây nhiễm sinh vật thành cảm nhiễm giả.Một kích bức lui Nhạc Trọng, đầu S1 kia nhanh chóng dây dưa với Bạch Cốt.Tốc độ của S1 cực nhanh, một trảo chộp lên người của Bạch Cốt, không ngừng gỡ một cây xương trên người của Bạch Cốt xuống.Thân thể Bạch Cốt là do xương cốt cấu thành, không có cốt giáp bao trùm nên thập phần yếu ớt, rất dễ dàng bị dỡ xuống.Tay trái của Bạch Cốt cầm búa lớn, không chút do dự chém lên người cảm nhiễm giả S1.Nhạc Trọng nhanh chóng như một mũi tên, tiến về phía S1.Mấy bước thì Nhạc Trọng đã tới trước người của S1, một đao mang theo ánh đao trong trẻo lạnh lùng chém về phía S1.Thân thể S1 hơi nghiêng qua bên phải né qua một kích tất sát của Nhạc Trọng, sau đó lại dùng một trảo chộp về phía Nhạc Trọng.Hào quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động nhanh chóng, hung hăng một cước đánh lên người S1, đem đầu S1 đá bay ra mấy mét.Bạch Cốt thừa cơ một bước lên như mũi tên, một búa chém về phía S1.S1 giống như một con khỉ, thân thể uốn éo né qua một kích của Bạch Cốt.Nhạc Trọng thừa cơ tiến lên chém vào người của S1.S1 đang ở giữa không trung, tránh cũng không thể tránh, bị một đao của Nhạc Trọng chém rụng đầu lâu, máu văng khắp nơi.Sau khi chém giết đầu S1 thì Nhạc Trọng lúc này mới thở dài một hơi, lúc này nếu không phải hắn được phòng hộ phục gia trì thì chiến đấu với S1 chỉ sợ đã bị S1 lây nhiễm rồi.Sau khi chém giết đầu S1 thì một đoàn linh quang màu trắng trong người S1 chui vào trong thân thể của Nhạc Trọng.Đồng thời trên mặt đất tuôn ra một bản sách kỹ năng cùn hai hộp báu màu trắng.- Ngài thăng cấp đến cấp 9, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.Đoàn linh quang kia vừa vào trong thân thể thì một âm thanh dễ nghe vang lên.- Cường hóa 1 điểm nhanh nhẹn, 1 điểm thể lực.Nhạc Trọng nhanh chóng phân phối điểm số.- Sách kỹ năng cấp 2, Ảnh Bộ!

Phát động Ảnh Bộ thì trong 30 giây nhanh nhẹn gia tăng 30, thể lực tiêu hao 15 điểm.

Không có thời gian làm lạnh.- Kỹ năng này rất thích hợp với ta.

Chương 23: Trì DươngChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng không có chút do dự, tâm niệm vừa động đem bản sách kỹ năng này hóa thành khói đen bay vào trong cơ thể, hơn nữa đoàn khói đen này ngưng tụ thành một đạo phù văn trong thức hải của hắn.Nhạc Trọng đem hai hộp báu màu trắng nhét vào trong ngực, tiếp tục chạy lên lầu hai.Đại học Trung Hải là đại học nhất lưu của cả nước, phònghọc sinh tiêu chuẩn là bốn người, một tầng cũng chỉ có mười gian phòng, một tầng thì số lượng tang thi không nhiều lắm, rất nhanh đã bị Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chém giết không còn.- Trì Dương, mình đến rồi, mở cửa nhanh!Nhạc Trọng chém giết tất cả tang thi thì đi tới phòng 206 và kêu lớn lên.Rất nhanh, cửa ký túc xá được mở rộng ra, Trì Dương cũng cầm cây gậy gỗ tân thủ nhanh chóng đi ra ngoài.- Dương tử, chỉnh sửa bởi kktruyen.com anh quả nhiên còn sống!Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương, trên mặt hiện ra vẻ tươi cười, tiến lên một quyền đánh vào bờ vai của Trì Dương một cái.Trì Dương nhìn Nhạc Trọng, nhìn qua gương mặt tuấn mỹ hơi lạnh lùng nói:- A Trọng, đa tạ!- Là Nhạc Trọng sao?

Đã lâu không gặp, tôi là Trương Hân, anh còn nhớ rõ tôi không?Đúng lúc này từ trong ký túc xá có một nữ tử tóc dài màu đen đi ra, mặt trứng ngỗng, nữ sinh thập phần xinh đẹp nhìn qua Nhạc Trọng cười nói.Nhạc Trọng nhìn Trương Hân, thản nhiên nói:- Trương Hâ, chào cô!Tướng mạo của Trì Dương tuấn mỹ, học tập ưu tú, vận động cũng thập phần sở trường, thời kỳ trung học là đối tượng truy cầu của nữ sinh.

Theo như hiểu biết của Nhạc Trọng thì từng có hơn mười nữ sinh thổ lộ với Trì Dương, hơn nữa có hai nữ sinh theo đuổi Trì Dương mà đi từ thành phố Lôi Giang vào đại học.

Trong đó Trương Hân chính là mọt trong hai nữ sinh đó.Sau khi tiến vào đại học, nhân duyên nữ nhân của Trì Dương cũng không có đứt đoạn qua.

Nhưng mà với tư cách bạn bè của Trì Dương thì Nhạc Trọng biết rõ Trì Dương vốn không thích nữ nhân nào theo bên cạnh hắn.Rất nhanh từ trong ký túc xá có năm nữ hài đi ra ngoài..- Đi mau!

Nơi này không phải là nơi nói chuyện!Nhạc Trọng lưu lại một câu, chợt nhanh chóng lao ra ngoài.Trì Dương bọc hậu cho sáu nữ hài chạy theo.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt nhanh chóng chạy xuống dưới lầu, chỉ thấy ở trước xe trường học Kỷ Thanh Vũ một mình chém giết những tang thi có ý đồ tới gần xe trường học, tang thi chết trong tay Phảng Chế Đường Đao của nàng vượt qua mười con.Nhưng mà có không ít tang thi lúc này đang chạy tới nơi này, chuyện này làm cho người ta sinh ra áp lực cực lớn.Dưới áp lực mạnh mẽ của tang thi, Kỷ Thanh Vũ vừa chém giết một tang thi vừa không ngừng lui ra phía sau, dùng không gian đổi lấy thời gian.Nhạc Trọng thấy thế cùng Bạch Cốt xông lên phía trước chém giết những tang thi có ý định xông tới gần, tạm thời ngăn chặn tốc độ của tang thi đi tới.Trì Dương cũng mang sáu nữ sinh trong ký túc xá chạy tới xe trường học.- Tốt rồi!

A Trọng!Tất cả mọi người sau khi lên xe thì Trì Dương chợt nhìn qua Nhạc Trọng kêu to một tiếng.- Rút lui!Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói một câu, sau đó cùng Bạch Cốt nhanh chóng chạy lên xe trường học bên kia.Kỷ Thanh Vũ tiện tay chém giết một đầu tang thi và sau đó cố sức chạy thật nhanh trở về xe trường học.Trần Dao nhanh chóng khởi động xe trường học, phóng như điên ra khỏi trường đại học này.Trên đường đi chiếc xe trường học không ngừng nghiền nát tang thi, đem tất cả tang thi đánh bay, cả xe trường học không ngừng rung động lắc lư.- Chúng ta bây giờ đi đâu?Ngồi trên ghế lái, Trần Dao nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng hỏi.Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:- Đi tới trạm xăng dầu khu Trường Hồ.Nhạc Trọng nhìn Trì Dương hỏi:- Trì Dương, anh cấp mấy?Cảm giác chi nhãn có thể cảm ứng được sinh vật cấp bậc cao hơn mình năm cấp, nhưng không cách nào nhìn ra tư liệu nhân loại.Trì Dương nhanh chóng nói ra:- Cấp 4!Nhạc Trọng đem một bản sách kỹ năng cấp 1 lực lượng cường hóa ném cho Trì Dương nói:- Anh xem bản sách kỹ năng này có thể dùng được hay không.Trì Dương tiếp nhận bản sách kỹ năng và nhìn qua, sau đó ném lại cho Nhạc Trọng:- Không thích hợp!Nhạc Trọng đem phòng hộ phục cấp 1 ném cho Trì Dương:- Vậy anh mặc phòng hộ phục này vào đi.Săn giết tang thi đều có vật phẩm thích hợp thuộc tính tuôn ra, nó sẽ căn cứ hình thể của người mặc mà thích ứng phù hợp.Trì Dương rất nhanh mặc phòng hộ phục cấp 1 lúc trước Nhạc Trọng mang theo, thực lực của hắn thoáng cái tăng lên không nhỏ.Thời điểm Trì Dương thay quần áo thì Nhạc Trọng nhanh chóng mở hai cái hộp bàu màu trắng ra xem, trong đó có một hộp bàu hóa thành hào quang biến mất không còn lại gì, một cái hộp báu khác tuôn ra tấm chắn màu bạc.- Bạch thuẫn cấp 1, có thể ngăn cản công kích của quái vật dưới cấp 15.

Lực lượng +1.

Bền 20/20.Nhạc Trọng hay động tấm chắn này vài cái và cảm thấy nó không có bao nhiêu sức nặng, chỉ nặng vài cân mà thôi, là lợi khí phòng thủ.- Trì Dương, tấm chắn này anh cầm đi.Nhạc Trọng trực tiếp đem tấm chắn kia ném cho Trì Dương, hắn có phòng hộ phục cấp 2 nên không cần tấm chắn.Trì Dương tiếp nhận tấm chắn này, cũng không nói thêm gì, hắn cũng không phải là người nói nhiều.

Nhưng hắn là bạn bè tin cậy nhất của Nhạc Trọng.

Lúc trước tuổi trẻ khinh cuồng thì Trì Dương đã từng cùng với Nhạc Trọng cầm gậy sắt cùng tám gã đầu đường xó chợ đánh nhau.

Mà lần đó thật sự là trận chiến hung hiểm nhất của Nhạc Trọng cùng Trì Dương trải qua, nếu không phải cảnh sát nhanh chóng chạy tới, chỉ sợ Nhạc Trọng cùng Trì Dương đã không sống nổi.Nhạc Trọng nhìn qua sáu nữ hài này, nhìn Trì Dương nhỏ giọng hỏi:- Trong đám con gái này có ai là bạn gái của cậu không?Nhạc Trọng hỏi tuy nhỏ nhưng mà sáu nữ hài trong phòng ký túc xá theo Trì Dương ra ngoài đang vãnh tai lên lắng nghe.Trong sáu nữ hài thì mặt trứng ngỗng Trương Hân và mặt trái xoan Vương Thiến xinh đẹp nhất, có khí chất nhất.

Hai người các nàng là người theo đuổi Trì Dương.Trì Dương chém đinh chặt sắt nói ra:- Không có!Không thích là không thích, Trì Dương chưa bao giờ dây dưa dài dòng.Nghe được Trì Dương nói thì ánh mắt của sáu nữ hài ảm đạm xuống.Xe trường học chạy nhanh như bay, trên đường đi đụng bay vô số tang thi, chiếc xe này nhanh chóng chạy tới khu xăng dầu.Lúc này trong trạm xăng dầu không có bất cứ chiếc xe nào khác, chung quanh cũng chỉ có vài đầu tang thi đang bồi hồi.Nhạc Trọng lúc này lao thật nhanh xuống dưới đường, thanh lý những tang thi chung quanh trạm xăng dầu.Trì Dương mặc phòng hộ phục vào thì tay cầm lấy gậy tân thủ, một tay cầm bạch thuẫn thập phần tỉnh táo cẩn thận săn giết tang thi.Sau khi đổ đầy xăng thì Nhạc Trọng nhanh chóng lao lên xe trường học.- Kế tiếp chúng ta nên đi đâu?Trần Dao khởi động xe trường học và một đường nghiền đè không ít tang thi, đồng thời nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.Nhạc Trọng nhanh chóng trả lời:- Đường Kim Hồ!

Cư xá hoa uyển.Xe trường học một đường chạy như bay đụng văng không biết bao nhiêu tang thi tới đường Kim Hồ.

Chương 24: Lây.Chỉnh sửa : kktruyen.comĐường Kim Hồ là một con đường cực kỳ phồn hoa, đại lượng tang thi chiếm giữ ở chỗ này, xe trường học mới tiến vào đường Kim Hồ thì có vô số tang thi vây quanh.Chiếc xe trường học này một đường ghiền giết không biết bao nhiêu tang thi, tất cả tang thi bị đụng bay nhiều vô số, nhưng mà trong đám tang thi đột nhiên có ba đầu tang thi thấp bé nhảy lên xe.- S1, nơi này thậm chí có ba đầu S1.Trong nội tâm Nhạc Trọng rung mạnh, hắn lớn tiếng kêu lên:- Mọi người cẩn thận!Nhạc Trọng vừa nói ra lời này thì âm thanh loảng xoảng vang lên liên tục, ba cánh cửa thủy tinh của xe trường học bị đánh vỡ, ba thân ảnh màu xanh lao vào trong chiêc xe.- Ảnh Bộ, phát động!Trong nháy mắt cửa thủy tinh bị đánh tan thì trong mắt Nhạc Trọng lóe sáng lên, phát động kỹ năng cấp 2 Ảnh Bộ, hắn điểm chân một cái, thân thể như quỷ mị lao thẳng về phía một đầu S1, một đao chém rụng đầu của con S1 kia.Hai đầu S1 khác vừa phá vỡ cửa sổ mà vào, một đầu đã bổ nhào qua phía Trần Dao, một đầu khác thì lao thẳng tới đám nữ sinh bên cạnh.Kỷ Thanh Vũ vẫn ngồi bên cạnh Trần Dao, S1 vừa mới phá cửa sổ mà vào thì nàng đã phát động kỹ năng cao tốc, một đao kéo lê quỷ tích huyền diệu chém vào người của S1 kia, trực tiếp chém S1 thành hai nửa, máu đen văng ra khắp nơiĐầu S1 khác nhảy vào trong đám nữ sinh, làm cho đám nữ sinh bối rối cực lớn, sáu nữ sinh khóc lóc thảm thiết chạy thẳng về các hướng.Bàn tay của đầu S1 kia chợp bắt lấy một nữ sinh dáng người thấp bé, nó mở cái miệng lớn n guồ-n ,: .kktruyen,. com ra cắn vào cổ của nữ sinh này một cái.- Ah! ! !

Cứu ta!

Cứu mạng!Trong hai mắt của nữ sinh này tràn ngập hoảng sợ, phát ra âm thanh gào thét thê lương.Các nữ sinh còn lại thấy thế thì cả đám chạy trốn, lúc này hoảng loạn hét lớn lên.Đầu S1 cắn một cái vào nữ sinh mà nó bắt được, thân hình chớp động bổ nhào về phía một nữ sinh gương mặt khả ái.- Cứu mạng!

Cứu mạng!Nữ sinh mặt tròn này vô cùng hoảng loạn hét lớn lên, hơn nữa điên cuồng chạy trốn trong chiếc xe dài hẹp.Tất cả nữ sinh lúc này nhao nhao tránh lui, rời xa nữ sinh mặt tròn kia, chỉ có Trì Dương vẻ mặt tỉnh táo cầm gậy tân thủ nghênh đón S1 tấn công.Đầu S1 nhìn thấy Trì Dương xông lại thì buông tha cho nữ sinh mặt tròn kia, nó giống như con báo săn mồi nhảy về phía Trì Dương, một trảo này chộp vào đầu của Trì Dương.Tốc độ S1 quá nhanh, Trì Dương cường hóa quá thấp, căn bản không cách nào tránh được công kích của S1, trong mắt của hắn có hàn quang lóe lên, huy động gây tân thủ nện vào người của S1.Mắt thấy Trì Dương sắp bị S1 bắt trúng, một đạo bóng đen hiện ra, một ánh đao lạnh lẽo chém qua đầu của con S1 kia, đầu lâu của S1 bay lên cao cao, máu đen bắn ra tung toé.Nhạc Trọng thuận thế một cước đá thân thể đầu S1 kia bay ra xa mấy mét, thi thể của S1 đụng vào vách của thành xe.Vừa mới tiêu diệt ba đầu S1, chợt chiếc xe trường học đâm mạnh vào một cửa hàng quần áo bên đường.Nương theo âm thanh vô số thủy tung vỡ vụn, cả thân xe trường học chấn động và dừng lại.Vừa rồi S1 phóng tới Trần Dao thì Trần Dao bị dọa hoảng hốt, không thể khống chế tốt xe trường học.Tất cả mọi người trên xe vì vậy mà mất đi cân đối, ba nữ sinh đụng vào ghế và ngất đi.Nhạc Trọng cơ hồ gào lớn lên.- Nhanh lái xe.

Trần Dao!Lúc này vô số tang thi đang vây quanh chiếc xe trường học này, nếu như bị vây quanh thì tất cả mọi người sẽ chết không có chỗ chôn.Trần Dao cũng biết lợi hại, cố nén cảm giác không khỏe sau khi va chạm, lập tức khởi động xe trường học lao ra khỏi tiệm bán quần áo, tiếp tục chạy tới cư xá hoa uyển.Nhạc Trọng lúc này nhanh chóng đem sợi dây thừng trói nữ sinh bị S1 cắn vừa rồi, thập phần nhanh nhẹn trói nữ sinh này lại.Nữ hài kia hoảng sợ kêu lên:- Nhạc Trọng, anh muốn làm gì?

Tại sao lại trói tôi?

Tôi đau quá, anh nhanh cứu tôi đi.Trên xe người không bị ngất đi nhanh chóng nhin qua miệng vết thương trên vai của nữ sinh này.Nhạc Trọng nhìn qua nữ sinh chậm rãi nói ra:- Tất cả những người bị tang thi lây nhiễm thể cắn thì sẽ biến thành tang thi.

Cô chỉ còn lại hai mươi phút đồng hồ cuối cùng mà thôi.Bị cảm nhiễm giả cắn thì không cách nào trị liệu được, đây mới là chuyện xấu nhất khi chiến đấu với đám tang thi, chỉ cần bị tang thi bắt trúng, cho dù chỉ trầy da một chút cũng sẽ biến thành tang thi ngay.

Chính là vì như thế mọi người mới sợ hãi chiến đấu với tang thi.Lập tức xử tử cảm nhiễm giả, đây là cách làm được nhất trí nhất.

Thế nhưng mà thế giới vừa biến hóa, Nhạc Trọng cũng không cách nào lập tức giết một nhân loại chưa biến thành tang thi.Nữ hài kia nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì cầu khẩn:- Cứu tôi với!

Van cầu anh, cứu tôi đi!

Tôi không muốn chết!Nhìn qua nữ hài đang lên tiếng cầu khẩn, trên mặt các nữ sinh khác chỉ còn lại sợ hãi và đồng tình, nhưng mà không ai dám tới gần cô bé này cả.Nhạc Trọng nhìn qua nữ hài kia nói ra:- Thật có lỗi, tôi không thể giúp cô được!- Tôi không muốn chết!

Tôi không muốn chết ah!Biết được tin tức qua hai mươi phút sau mình sẽ chết thì nàng càng hoảng loạn hơn, nàng lớn tiếng khóc rống, trong miệng chỉ thì thào nói ra câu này.Nhạc Trọng quay người nhìn qua thi thể không đầu của ba con S1 đi tới.Ba đầu S1 tổng cộng tuôn ra một bản sách kỹ năng, bảy hộp bàu màu trắng và năm mươi sinh tồn tệ.- Sách kỹ năng cấp 1, trị hết vết thương nhẹ .

Thi thuật giả có thể trị hết vết thương nhẹ ngay lập tức.

Mỗi lần sử dụng tiêu hao bốn tinh thần lực.Nhạc Trọng cầm lấy bản trị hết vết thương nhẹ, do dự một chút.

Bản sách kỹ năng này là trị liệu.

Hiện tại bệnh viện đã hoang phế, một chút tổn thương nhỏ cũng có thể lấy tính mạng của người ta, có kỹ năng trị hết vết thương nhẹ này thì hắn sẽ ứng phó được tình huống đột phát, nhưng mà như vậy thì hắn cũng thiếu đi một kỹ năng hỗ trợ chiến đấu.Nhạc Trọng cuối cùng đem sách kỹ năng này ném cho Kỷ Thanh Vũ nói:- Kỷ Thanh Vũ, bản sách kỹ năng này cô dùng không?Kỷ Thanh Vũ nhìn qua, chợt ném trị hết vết thương nhẹ cho Nhạc Trọng:- Không cần!Những người khác dùng ánh mắt chờ mong nhìn qua Nhạc Trọng, bọn họ cũng biết rõ một quyển sách kỹ năng đại biểu cho một loại năng lực.

Thế giới đã biến hóa, nhưng mà có được một điểm không đổi, người có năng lực sẽ sống được rất tốt, người không có năng lực thì ngay cả tính mạng của mình cũng không bảo vệ được.Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Nhạc Trọng trực tiếp đem bản kỹ năng trị hết vết thương nhẹ này thả vào ba lô của hắn.

Mỗi một bản sách kỹ năng đều cực kỳ trân quý, hắn chỉ có thể đem sách kỹ năng này đưa cho người có khả năng trở thành đồng bọn của mình.Sau đó Nhạc Trọng bắt đầu mở hộp báu màu trắng.Từng đạo bạch quang chớp động, trong bảy hộp màu trắng có năm hộp trống rỗng, cuối cùng có hai hộp không hẹn mà cùng ra đôi giầy cường hóa cấp 1 +3 nhanh nhẹn.

Đôi giầy cấp 1 này đều phân biệt đưa cho Trì Dương cùng Kỷ Thanh Vũ.

Chương 25: Tin tức căn cứChỉnh sửa : kktruyen.comXe trường học rất nhanh chạy vào cư xá hoa uyển.Trong cư xá này tuy có rất nhiều người, thế nhưng mà phần lớn đều ở trong gian phòng của mình, tang thi bên ngoài không phải quá nhiều.- Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ.

Những tang thi này giao cho hai người.Nhạc Trọng lưu lại một câu, nhanh chóng phóng về phía tầng lầu.Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ hai người cũng áp giải nữ sinh bị S1 cắn xuống xe trường học, bắt đầu săn giết những tang thi đang du đãng quanh cư xá.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt nhảy vào trong một tầng lầu, không ngừng chem giết bảy đầu tang thi chặn đường, đi tới gian phòng 604 trước kia.Nhạc Trọng không ngừng đập cửa phòng 604 và kêu to.- Lộ Văn!

Em còn sống không?

Anh là Nhạc Trọng!- Em còn!

Nhạc Trọng ca ca chờ tý!Rất nhanh từ trong phòng 604 truyền ra tiếng kêu kinh hỉ của nữ hài.Sau một loạt âm thanh đồ vật bị di chuyển vang lên, cửa c h ỉn h sửa bởi k k-tru y.e n.-c o m. phòng 604 mở rộng ra, một thiếu nữ thanh xuân tràn ngập sức sống chừng mười lăm tuổi, mái tóc đuôi ngựa đen bón, bộ ngực nhỏ phình ra, đứng ở cửa ra vào.Lộ Văn vừa thấy Nhạc Trọng, nàng lập tức lao vào trong ngực của hắn v khóc lên:- Nhạc Trọng ca ca!

Em biết anh sẽ tới cứu em mà!Nhạc Trọng vỗ vỗ lưng của Lộ Vănhỏi:- A di cùng Lộ thúc thúc đâu rồi?Lộ Văn là đối tượng dạy thêm của Nhạc Trọng.

Tuy bình thường Lộ Văn nghịch ngợm gây sự nhưng mà hai người ở chung với nhau thì không tệ.

Cha mẹ Lộ Văn đối với Nhạc Trọng cũng có nhiều chiếu cố, tiền lương cũng không khất nợ.

Dựa vào dạy thêm cho Lộ Văn mà tương lương tương đối khá, Nhạc Trọng mới có thể trải qua cuộc sống đại học bình thường, không đến mức phải đi bốn phia tìm việc.Lộ Văn nâng gương mặt nhỏ nhắn đang hoa lê đái vũ của mình lên, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Em đã điện thoại cho cha mẹ rồi, không có người nào tiếp.Lúc này Lộ Văn làm cho người ta cực kỳ trìu mến, bộ dáng khác biệt với lúc tinh nghịch nghịch ngợm nhiều lắm.Thế giới dị biến, đại bộ phận người đã biến thành tang thi.

Lộ Văn một mình trốn trong nhà nhìn ra ngoài cửa sổ thấy người ta bị thôn phệ, điện thoại gọi không thông, điện thoại cũng không ai bắt, trong nội tâm nàng sợ hãi và bất lực tới cực điểm.

Hiện tại nhìn thấy Nhạc Trọng thì nội tâm của nàng triệt để buông lỏng xuống.Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:- Vậy em nên đi theo anh, nơi này không phải chỗ ở lâu.- Nhạc Trọng ca ca, chờ em một chút, em sẽ đi ra ngay.Lộ Văn hết sức nhanh chóng trở lại gian phòng của mình lấy một ba lô đồ đát, mang theo cái mũ lưỡi trai trên đầu, mang đôi giầy thể thao chạy đến bên người của Nhạc Trọng.- Đi nào!Nhạc Trọng không có nói nhiều, mang theo Lộ Văn chạy xuống dưới lầu.Thập phần thuận lợi vọt xuống dưới lầu, Nhạc Trọng mang theo Lộ Văn trực tiếp lên xe, nhìn Trần Dao nói ra:- Lập tức rời khỏi nơi này.

Về nhà!Lúc này Trì Dương cùng Kỷ Thanh Vũ cũng đã hoàn thành công việc thanh lý tang thi chung quanh cư xá, Trần Dao không nói hai lời khởi động xe trường học, một đường chạy như bay, đụng bay vô số tang thi quay về nhà.Sau khi Nhạc Trọng lên xe thì nhìn thấy trong xe không có phát phát hiện nữ sinh bị S1 cắn nát cổ kia, hiển nhiên đã biến thành tang thi, không biết là bị Trì Dương hay Kỷ Thanh Vũ tiêu diệt.Một đường vô sự, lúc này một đoàn người vô cùng an toàn quay về nhà của Trần Dao.- Tin tức tốt!

Thành phố Lũng Hãi đã thành lập căn cứ cho người sống sót rồi, người sống sót ở gần đó đã đi qua rồi.Vừa quay về tới nhà thì Vương Phương chợt hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.- Quá tốt!- Quá tốt!- Lần này chúng ta được cứu rồi.Nghe Vương Phương nói thì tầng mây đen trong lòng của mọi người đã được xua tan, trong nội tâm đều tràn ngập vui sướng, Nhạc Trọng cũng không ngoại lệ.Thế giới phát sinh dị biến thì trong lòng của mỗi người tràn ngập cảm giác mê man.

Cảm xúc sợ hãi, bất an không ngừng xâm chiếm nội tâm của mọi người.Mặc dù ngày bình thường mọi người có nhiều phàn nàn với chính phủ, nhưng mà trong lúc tuyệt vọng lại nghe được tin tức chính phủ ủng hộ thì không thể nghi ngờ là cực tốt.

Có một cơ cấu cường lực duy trì, giúp mọi người vượt qua sinh hoạt có trật tự bọn họ không tới mức sông bữa nay lo bữa mai.Sau khi cao hứng thì Nhạc Trọng lập tức nhìn Vương Phương hỏi:- Tin tức này làm sao em biết?Vương Phương đắc ý rất ra một radio khoe khoang nói:- Em từ trong đó mà nghe được.- Sau ngày biến dị thứ hai, thành phố Lũng Hãi là có thể làm ra ứng đối như vậy thì thị trưởng thành phố Lũng Hãi đúng là có năng lực đấy.Trong nội tâm Nhạc Trọng suy nghĩ như vậy.Hiệu suất làm việc của chính phủ nổi tiếng là rùa bò, nhưng mà bây giờ qua hai ngày nghe được nơi khác đã ổn định dân tâm, hơn nữa làm tốt chuẩn bị tập hợp người sống sót, năng lực thị trưởng thành phố Lũng Hãi đúng là mạnh, vượt qua xa tưởng tượng của Nhạc Trọng.Vương Phương vẻ mặt chờ mong nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Chúng ta bây giờ đi thành phố Lũng Hãi nhé, Nhạc Trọng?Nghe Vương Phương nói vậy thì ánh mắt của tất cả mọi người nhìn qua Nhạc Trọng, không có Nhạc Trọng trợ giúp thì xác xuât bọn họ còn sống đi tới thành phố Lũng Hãi là nhỏ nhất.

Đồng thời đại bộ phận người trong phòng đều muốn lập tức mang theo hành lý đi tới thành phố Lũng Hãi.Nhạc Trọng khẽ chau mày, trầm giọng nói:- Không được!

Đi thành phố Lũng Hãi không có vấn đề, nhưng mà tôi phải có chuẩn bị đã.

Vũ khí, vật tư, cỗ xe này không được đâu, trước khi có chuẩn bị tốt tôi sẽ không đi thành phố Lũng Hãi.

Các người ai muốn đi thì đi đi, tôi không ngăn cản.Kỷ Thanh Vũ nhìn mọi người thản nhiên nói:- Nhạc Trọng nói đúng, trước khi có chuẩn bị đầy đủ, chúng ta muốn đi tới thành phố Lũng Hãi rất khó khăn.Chiếc xe trường học kia sau khi trải qua va chạm quá nhiều lần, lúc này đã vết thương chồng chất, không biết báo hỏng khi nào.Hơn nữa một đầu S1 thì Nhạc Trọng còn có thể đối phó, nếu như đồng thời gặp được vài đầu S1, L1 thậm chí còn các tang thi đặc thù khác, chiếc xe này căn bản không chịu nổi.Vương Phương có chút xấu hổ cười nói:- Tôi chỉ đưa ra đề nghị mà thôi, anh thấy không phù hợp thì thôi vậy.Nhạc Trọng lấy quyển trị liệu vết thương nhẹ đưa qua cho Lộ Văn:- Tiểu Văn, em lập tức học kỹ năng này đi.- Ân!Lộ Văn nhu thuận gật gật đầu tiếp nhận bản sách kỹ năng, tâm niệm vừa động thì một đạo bạch quang từ sách kỹ năng tiến vào trong người của nàng.Nhạc Trọng hỏi:- Như thế nào rồi?- Tốt!Lộ Văn gật đầu nói.Nhạc Trọng mang theo Lộ Văn đi đến bên người Trương Tuyền nói:- Vậy em nên trị liệu thương thế của Trương Tuyền một chút.Trương Tuyền xoắn ống quần lên, lộ ra bắp chân đã sưng đỏ lên.Lộ Văn thò tay chạm vào bắp chân sưng đỏ của Trương Tuyền mọt cái, một đạo hào quang màu trắng từ bàn tay của nàng truyền vào bàn chân của Trương Tuyền.Dưới tác dụng của đạo hào quang này bắp chân sưng đỏ của Trương Tuyền lúc này dùng tốc độ mắt thường nhìn thấy khôi phục lại.

Chương 26: Tên côn đồChỉnh sửa : kktruyen.comHào quang biến mất, Lộ Văn chợt đi đến bên người của Nhạc Trọng vừa tươi cười ngọt ngào, nói:- Tốt rồi, vất vả cho em rồi!Nhạc Trọng trực tiếp lấy trong người ra một cây kẹo đưa cho Lộ Văn.- Ăn kẹo.Lộ Văn tiếp nhận cây kẹo qua này, nhìn Nhạc Trọng tươi cười nghịch ngợm:- Nhạc Trọng ca ca, anh như vậy giống như quái thúc thúc đấy. (*Quái thúc thúc là kẻ chuyên dụ dỗ trẻ vị thành niên)Thân ở nơi an toàn, Lộ Văn cũng thoáng khôi phục một ít tính cách của mình.Nhạc Trọng lắc đầu nhìn qua Lộ Văn hoạt bát, áp lực trong lòng của hắn cũng giảm nhẹ đi thật nhiều.

Theo thế giới dị biến này thì áp lực trong lòng của hắn tăng lên thật nhiều, sợ hãi đối với thế giới không biết này thì hắn chỉ có lựa chọn không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn.

Chỉ có như vậy hắn mới có được chút cảm giác an toàn.Nhạc Trọng đi đến trước người Trương Tuyền hỏi:- Hiệu quả như thế nào rồi?Trương Tuyền sờ sờ chân, sau đó thoáng đứng lên một cái, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng nói:- Tốt!

Tổn thương của tôi khỏi hoàn toàn rồi.Nhạc Trọng nhìn qua bộ dang cao hứng của Trương Tuyền thì trong mắt cũng hiện ra nét vui vẻ, kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ này tốt hơn dự kiến của hắn nhiều.

Sau này chiến đấu có thương tổn càng nghiêm trọng, xảy ra chuyện gì đó không ai biết được, có kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ này thì đoàn đội của Nhạc Trọng sẽ tốt hơn rất nhiều.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ một cái, trầm giọng nói:- Kỷ Thanh Vũ, tôi muốn đi tới cục cảnh sát tìm kiếm vũ khí, cô có đi cùng không?Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ có quan hệ hợp tác, nàng đã liên hợp cứu bạn thân Trì Dương của hắn ra ngoài, Kỷ Thanh Vũ đã không nợ hắn cái gì.Tuy Nhạc Trọng đã được cường hóa lên rất nhiều, nhưng mà súng ống vũ khí nóng thì hắn vẫn cần đấy, cho dù là đối phó tang thi hay là con người thì súng ống đều có tác dụng to lớn.- Đi!Kỷ Thanh Vũ quay đầu nhìn qua Trần Dao nói:- Dao Dao, em cũng nên đi!Trần Dao gật đầu mà không phù hợp với vẻ nhu nhược bề ngoài của nàng, nói:- Tốt!Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:- Vương Song, Văn Văn, Trì Dương, chúng ta đi!Đúng lúc này Trương Tuyền lấy hết dũng khí nói ra:- Tôi cũng đi.Nhạc Trọng nhìn qua Trương Tuyền, suy nghĩ một chút mới nói:- Cô lưu lại.

Lúc này hành động không thể mang quá nhiều người.Lúc này hàng động là phải tìm cho được vũ khí nóng, phải tốc chiến tốc thắng, Trương Tuyền không có bất kỳ bổn sự nào, mang đi cũng chỉ là một vướng víu a.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì trong nội tâm Trương Tuyền thất vọng, yên lặng trở lại chỗ ngồi của mình.Một đoàn người Nhạc Trọng lúc này hết sức nhanh chóng đi lên xe, đi thẳng tới cục cảnh sát.Xe trường học chạy trên đường Tân Dương, Nhạc Trọng đã nhìn thấy hơn mười người ăn mặc quái dị, đang đội mũ bảo hiểm xe máy và mang theo gậy, đao dưa hấu, nam tử nhuộm tóc vàng đang gào thét trên đường phố.Thời điểm thế giới biến dị xảy ra vào buổi chiều, người trên đoạn đường Tân Dương này không nhiều, tang thi sinh ra không nhiều.

Trên con đường này không thấy bao nhiêu tang thi cả.Mười mấy nam tử này nhìn thấy xe trường học chạy tới, chợt điều khiển xe gắn máy của mình nhanh chóng lao tới đây.Rất nhanh mấy chiếc xe máy này đã chặn trước đường đi của xe trường học.- Đỗ xe!

Đỗ xe cho lão tử!Một chiếc mô tô chạy tới gần xe trường học, tên ngồi sau không ngừng dùng gậy gõ vào trong xe trường học này.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Dao đang thả chậm tốc độ, nhướng mày lớn tiếng nói:- Đừng ngừng, đụng đi.

Đụng bay bọn chúng.Trần Dao lớn tiếng phản bác:- Không được!

Như vậy sẽ có người xe,m -o nli ne t ại kkt r,uyen.co,m chết! !

Bọn họ là người sống, không phải tang thi!

Tôi không muốn trở thành tội phạm giết người.Nói xong Trần Dao thoáng cái đạp phanh xe dừng lại.Thế giới biến dị cũng chỉ hai ngày mà thôi, quan niệm của Trần Dao còn chưa có biến chuyển theo, nàng còn không có trải nghiệm tàn khốc của thế giới này, cũng không có hiểu trật tự thế giới cũ đã đổ.

Nàng có thể không chút do dự đụng bay tang thi, nhưng không cách nào lái xe đụng bay người sống sờ sờ.Nhìn thấy Trần Dao dừng xe lại thì Nhạc Trọng nhướng mày, tâm niệm của hắn vừa động, hắn dùng một tấm bải bạt che Bạch Cốt lại.Xe trường học vừa mới dừng lại, nhũng chiếc xe mô tô này cũng dừng bên cạnh xe, bảy tên tiểu thanh niên cầm đầu cầm theo Đại Khảm Đao đi tới.- Lão đại!

Lúc này có ba cô nàng rất tốt.Một gã nhuộm tóc vàng, mang theo khoen mũi, tuổi chừng mười tuổi rộ ra dáng vẻ phản nghịch nhìn qua Lộ Văn, Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao ba nữ nhân, trong mắt hiện ra hào quang dâm đãng, liếm liếm bờ môi, hướng nhìn qua một gã hơi mập cao chừng một mét tám, cầm Đại Khảm Đao trong tay, lộ ra thập phần uy mãnh nói ra.Tên cầm đầu này lạnh lùng nhìn qua mọi người, trầm giọng nói:- Tao là lão đại Vương Chí Quang của băng đua xe!

Các ngươi thu hồi vũ khí và xuống xe đi, tao có lời muốn nói với tụi bây.Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người nhìn nhau, lại nhìn qua Trần Dao một cái, cả hai bỏ vũ khí vào cái ba lô sau lưng.Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người che chở Lộ Văn cùng đi xuống xe.Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ hai người cũng cùng đi xuống.Vừa xuống xe thì mười mấy tên trong băng đảng đua xe vây quanh sáu người Nhạc Trọng.Lúc này bên cạnh truyền ra âm thanh xe gắn máy, những tên côn đồ đua xe này không ngừng dò xét sáu người Nhạc Trọng, cười ha ha lên.- Con bé này nhìn rất tốt!- Xem ra hôm nay chúng ta có thể chơi một cách sảng khoái rồi.

Ngày hôm qua tiểu bạch chơi không có lịch sự chút nào, lão tử còn chưa có thoải mái thì con nhỏ đã nhảy lầu.- Ba con này mày ưa thích đứa nào?- Nhỏ thế này!

Da mịn thịt mềm chơi mới đã ghiền."..."

Những tên trong băng đảng đua xe này không ngừng dùng ánh mắt dò xét người của Trần Dao ba nữ nhân, làm cho nội tâm của Trần Dao cùng Lộ Văn phát lạnh.

Lộ Văn cảm nhận được ác ý trong lời nói của đám băng đảng đua xe này, nàng sợ hãi núp sau lưng của Nhạc Trọng.

Tuy nàng nghịch ngợm gây sự, nhưng mà nàng cũng biết nặng nhẹ đấy, hơn mười tên côn đồ cầm dao bầu, gậy sắt trong tay thì sức chiến đấu không yếu.Nhạc Trọng cùng Trì Dương nhìn nhau, chỉ lẳng lặng đứng nguyên tại chỗ nhìn qua chung quanh.- Tụi mày muốn làm gì?Nhạc Trọng cùng Trì Dương không nói lời nào, áp lực này áp cho Trần Dao không thở nổi, nàng không nhịn được lên tiếng hỏi.Một tên trong đám côn đồ cười lên:- Muốn cô em thè lưỡi liếm tiểu đệ của anh đấy!- Ha ha!- Ha ha!"..."

Tên côn đồ chung quanh cười vang, bọn chúng cười nói không chút kiêng nể nào cả.Trần Dao đỏ mặt lên mắng một câu.- Lưu manh!- Thì bọn anh là lưu manh mà!

Chờ một lát anh sẽ cho cưng biết anh lưu manh thế nào.

Khi đó cô em sẽ biết được chỗ tốt từ đệ đệ của anh! !

Tụi mày nói có phải hay không?Một tên côn đồ lúc này cười vang nói ra.- Đúng vậy a!

Các ca ca không đợi được muốn thay phiên ôn nhu với muội muội của em đấy!

Nếu không bốn người cùng tiến lên cũng được, ha ha ha ha...

Chương 27: Giết chóc.Chỉnh sửa : kktruyen.com"..."

Những tên côn đồ đua xe này không chút kiêng dè nói ô ngôn uế ngữ với Trần Dao, trật tự sụp đổ thì không còn cảnh sát quản bọn chúng, bọn chúng có thể thỏa thích phóng thích hắc ám trong lòng bản thân.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn Trần Dao nói:- Nhìn rõ ràng chưa, cô muốn bảo vệ những kẻ như vậy sao?Trần Dao bị Nhạc Trọng nhìn qua hỏi một câu thì nghẹn lời, trong nội tâm ủy khuất, hai mắt đỏ lên, nước mắt như hạt châu rơi xuống.Dâm đãng trong mắt Vương Chí Quang hiện ra, quát lớn:- Ba con bé kia, lập tức cởi quần áo ra nào.- Cởi!- Cởi!"..."

Những tên côn đồ trong băng đua xe lúc này không ngừng hét vang lên.Không ít tên côn đồ đang gầm gú chung quanh bản thân mình, trong lòng Lộ Văn cùng Trần Dao hai nữ đều tràn ngập sợ hãi.

Lộ Văn nắm chặc áo của Nhạc Trọng, nàng từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ thấy người nào điên cuồng như vậy.- Tụi mày cởi hay không cởi!

Nếu chọc chúng tao mất hứng, chờ chúng tao chơi chán tụi bây thì chặt tay chân của tụi bây cho tang thi ăn.Một gã tiểu thanh niên hai mắt đỏ thẫm, khuôn mặt có chút vặn vẹo bạo ngược quát mắng.Những tên côn đồ đua xe này trong tay cũng đã lấy mấy nhân mạng, khi trật tự thế giới sụp đổ thì chúng cũng tha hồ phóng thích điên cuồng và tàn bạo.- Nhạc Trọng ca ca!Lộ Văn sợ hãi kéo kéo áo của Nhạc Trọng, những tên côn đồ hung bạo kia làm cho nàng sợ hãi không thôi.Nhạc Trọng vỗ vỗ bàn tay nhỏ của Lộ Văn an ủi:- Đừng lo lắng.

Có anh ở đây thì bọn chúng đừng mong chạm vào cọng tóc gáy của em.- Thực xin lỗi, Nhạc Trọng.

Tôi sai rồi!Nhìn thấy những tên côn đồ như dã thú thế này, Trần Dao chỉ còn lại hối hận nhìn qua Nhạc Trọng nói một câu.Vương Chí Quang nhìn Trần Dao nhướng mày, nhìn qua Nhạc Trọng đằng đằng sát khí quát:- Ba tên nam nhân kia, tụi bây ném ba lô qua đây, n gu ồ-n :, k k t ru yen.com không thì tao chém chết tụi bây.Vương Chí Quang ra lệnh một tiếng, những tên côn đồ trong băng đua xe không ngừng đưa dao bầu chỉ vào sáu người Nhạc Trọng, trong khoảng thời gian ngắn thế cục hết sức căng thẳng.

Hơn mười tên côn đồ cầm dao bầu trong tay chỉa vào bọn họ thì áp lực cực lớn.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, chậm rãi nói:- Hiện tại tụi bây bỏ vũ khí xuống rồi cút đi.- Mọi người cùng nhau xông lên!

Chém chết ba thằng chó đẻ này!Sát cơ trong mắt Vương Chí Quang hiện lên rồi biến mất, lớn tiếng chửi bậy một câu, xung trận ngựa lên trước, cầm dao bầu trong tay xông về phía Nhạc Trọng.Dưới sự dẫn dắt của Vương Chí Quang thì mắt của đám côn đồ còn lại cũng đỏ thẫm, giống như dã thú xông vào sáu người Nhạc Trọng bên này.- Mày đáng chết!Nhạc Trọng rút ra Phảng Chế Đường Đao sau lưng ra, hắn giống như mũi tên lao tới, như một ngôi sao băng chém qua thân thể Vương Chí Quang.Nhạc Trọng lúc này nhanh nhẹn, lực lượng cũng vượt qua trình độ người thường nhiều lắm.

Vương Chí Quang căn bản chưa kịp phản ứng, đầu của hắn chợt phóng lên trời, máu tươi văng khắp nơi, thi thể không đầu theo quán tính chạy tới vài bước và ngã xuống.Máu tươi của hắn bắn tung tóe lên người của Nhạc Trọng, đây là nhân loại đầu tiên mà hắn giết.Thời gian giống như đã dừng lại, những tên côn đồ kia không thể tin nổi nhìn qua một màn này.

Vương Chí Quang có thể làm lão đại của băng đua xe, toàn bộ bằng vào hắn có thể đánh nhau và liều mạng, ra tay vô cùng ác độc.

Ngay cả bốn năm đầu tang thi bình thường cũng không phải đối thủ của Vương Chí Quang, chính là vì như thế nên những thằng tron băng đảng đua xe mới phục hắn được, bọn chúng căn bản không nghĩ tới Vương Chí Quang vậy mà ngăn cản không nổi một đao của Nhạc Trọng.Một đao chém giết Vương Chí Quang, Nhạc Trọng lần nữa bước lên một bước, Phảng Chế Đường Đao trong tay nhanh chóng chém rụng cánh tay của hai tên côn đồ khác, máu tươi bắn ra lênh láng.Đúng lúc này trong xe trường học, Bạch Cốt giấu trong một tấm bạt cũng một búa chém rụng đầu lâu của một tên côn đồ, sau đó máu tươi bắn ra tung tóe.- Ah!- Chạy mau ah!Nhìn thấy Nhạc Trọng dũng mãnh gan dạ như thế, đám côn đồ của băng đua xe cũng bỏ chạy thục mạng.

Bọn chúng là những kẻ chưa bao giờ trải qua huấn luyện đặc thù, thủ lĩnh vừa chết thì không còn chiến ý nào cả.- Đừng trốn!

Mọi người cùng nhau xông lên, giết bọn chúng báo thù cho lão đại!Một tên côn đồ đôi mắt đỏ thẫm nhìn qua bọn người Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng có hàn quang chớp động, hắn như mũi tên lao thẳng về phía trước, một đao chém bay đầu của tên côn đồ này, máu tươi văng khắp nơi, thi thể vô lực co quắp té trên mặt đất.Tên côn đồ này vừa chết thì đám côn đồ còn lại nhao nhao bỏ chạy thục mạng, không muốn chiến đấu với Trọng Nhạc nữa.- Đi chết đi!Hai gã côn đồ trung thành và tận tâm với Vương Chí Quang vừa chết, cả đám còn lại nhảy lên xe gắn máy, chợt điều khiển xe đụng vào Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ.Nhìn thấy hai chiếc xe gắn máy đụng vào mình, trong mắt Trần Dao tràn ngập sợ hãi, bản thân nàng sợ bị bắt làm tù binh, không cách nào nhúc nhích nửa bước.Mà Trần Dao sắp bị xe gắn máy đụng bay thì Kỷ Thanh Vũ ở bên cạnh đẩy Trần Dao qua một bên, Trần Dao ngã qua một bên né được va chạm với xe gắn máy.Thế nhưng mà Kỷ Thanh Vũ lại đối mặt với chiếc xe gắn máy đụng vào người, phun ra một ngụm máu tươi, ngã nhào trên đất.- Thanh Vũ! ! !Trần Dao lập tức phát ra một tiếng thét thê lương, lại bò qua chỗ Kỷ Thanh Vũ đang nằm sinh tử không rõ ràng.Lúc này Bạch Cốt nghe theo lệnh của Nhạc Trọng vọt tới bên này, một búa vung lên chém đôi người của tên côn đồ đang điều khiển xe gắn máy, máu tươi cùng ruột đều rơi xuống đất.- Ah! ! !Tên côn đồ này trong khoảng thời gian ngắn chưa chết ngay, nửa người của hắn rơi xuống đất và kêu lên thê thảm.Nhìn thấy tên côn đồ này bị chém đứt ngang người thì không còn có tên côn đồ nào dám trêu chọc vào Nhạc Trọng cả, cả đám lên xe và nhanh chóng bỏ chạy.Lúc này Lộ Văn nhìn qua một màn đáng sợ này, sắc mặt trắng bệch, nàng lúc này nôn mửa ra.

Tuy nàng được xưng là tiểu ma nữ, nhưng mà làm gì đã nhìn thấy một màn thê thảm như thế này.

Chém giết tang thi đã làm cho nàng thập phần buồn nôn rồi, hiện tại chính là chém giết người đấy.Trì Dương nhìn qua một màn thảm thiết như thế này sắc mặt cũng có chút trắng bệch, nhưng mà hắn là một người vô cùng kiên định nên không có bao nhiêu dao động.Sau khi đánh tan đám người băng đua xe kia, Nhạc Trọng lúc này mới đi tới bên người Kỷ Thanh Vũ.Trần Dao bất lực bắt lấy tay của Nhạc Trọng, khóc như lê hoa đái vũ, nói:- Ô ô ô!

Nhạc Trọng, van cầu anh, anh mau cứu Thanh Vũ.

Cầu anh cứu nàng đi!

Ô ô!

Đều là tôi sai, là tôi hại Thanh Vũ ra bộ dạng như thế này.- Yên tĩnh!Nhạc Trọng nhướng mày, quát khẽ một câu.Trần Dao lập tức che miệng lại, nhỏ giọng khóc ròng.Nhạc Trọng thò tay dò xét cái mũi xinh xắn của Kỷ Thanh Vũ một chút, nói ra:- Cô ấy còn chưa chết.

Văn Văn tới đây mau, mau dùng trị liệu vết thương nhẹ chữa trị cho chị ấy đi.

Chương 28: Súng ốngChỉnh sửa : kktruyen.comVẻ mặt Lộ Văn tái nhợt đi tới, hai tay đặt ở trên người Kỷ Thanh Vũ, hai luồng bạch sắc quang mang từ trong người của nàng tuôn ra ngoài, chỉn h -s ử.a, b ở.i k kt-ruy-e n-. co,m chui vào vào trong người của Kỷ Thanh Vũ.Qua một hồi lâu Kỷ Thanh Vũ mới vẻ mặt tái nhợt chậm rãi mở to mắt.- Quá tốt!

Thanh Vũ, khá tốt cô không có chuyện.Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ mở to mắt, Trần Dao thoáng ôm tay của nàng khóc rống lên.Nhìn qua Trần Dao đang ôm lấy mình, trong đôi mắt của Kỷ Thanh Vũ thoáng hiện ra một tia ôn hòa.Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Trần Dao, cô yên tĩnh lại cho tôi.

Tôi có lời muốn hỏi Kỷ Thanh Vũ.Trần Dao chợt hết sức thành thật đình chỉ khóc lớn, nhưng mà hai tay vẫn ôm lấy Kỷ Thanh Vũ.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ, trầm giọng nói:- Thương thế của cô rất nặng, còn có thể chiến đấu hay không?

Kỹ năng của Lộ Văn có thể chữa tốt cho cô chứ?Thân thể Kỷ Thanh Vũ hơi động một chút, mắt đẹp của nàng nhắm chặt lại, ngữ khí của nàng nhàn nhạt nói ra.- Thương thế của tôi không nhẹ, đoán chừng có mấy cây xương gãy rồi, nếu như không có bác sĩ thì chỉ sợ một tháng cũng không thể chiến đấu.Nghe Kỷ Thanh Vũ nói vậy thì nội tâm của Trần Dao lại sinh ra cảm giác sợ hãi.

Nếu như không có Kỷ Thanh Vũ bảo hộ, nàng đúng là không biết nên làm thế nào sinh tồn trong thế giới tàn khốc này.

Hôm nay băng đảng đua xe của Vương Chí Quang đã làm cho nàng nhìn thấy sự tàn khốc của thế giới là thế nào.Kỷ Thanh Vũ nói xong, lẳng lặng dùng con ngươi nhìn qua phản ứng của Nhạc Trọng.

Vào thời điểm tận thế không ai muốn mang theo kẻ vướng víu.Trần Dao đứng ở bên người Nhạc Trọng, vẻ mặt kiên định nói ra:- Tôi sẽ thay thế Thanh Vũ chiến đấu!

Tôi còn biết lái xe, nấu cơm.

Cho dù anh nói gì tôi cũng nghe.

Thỉnh không nên vứt bỏ chúng tôi.- Ai nói muốn vứt bỏ các cô?

Tôi chỉ muốn hỏi tình huống mà thôi, như vậy mới có thể làm ra phản ứng thật tốt.

Nhanh đi lái xe.Nhạc Trọng khẽ chau mày, đi tới trước người Kỷ Thanh Vũ và ôm lấy nàng đi lên xe trường học.Trần Dao lúc này mới buông lỏng một hơi, lau khô nước mắt, nhanh chóng đi vào trong phòng lái.Nhạc Trọng ra lệnh:- Nhanh đi cục cảnh sát.Trần Dao lập tức khởi động xe trường học chạy thẳng về hướng cục cảnh sát.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương nói ra:- Trì Dương, cậu ở đây bảo vệ bọn họ.

Mình tiến vào đi tìm vũ khí.

Có cái gì không đúng lập tức gọi cho mình.Cao thủ có thể chém giết S1 như Kỷ Thanh Vũ bởi vì Trần Dao mà gãy xương không cách nào chiến đấu, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể cho Trì Dương lưu thủ bảo hộ Kỷ Thanh Vũ mà thôi.Trì Dương cầm lấy Phảng Chế Đường Đao của Kỷ Thanh Vũ nhìn Nhạc Trọng đáp:- Cậu yên tâm!Sau khi bàn giao mọi chuyện, Nhạc Trọng, Bạch Cốt, Trì Dương ba người nhanh chóng từ trong xe lao ra ngoài, điên cuồng chém giết tang thi ở gần xe trường học.Sau khi hơn mười đầu tang thi ở gần xe trường học bị chém giết không còn, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt lúc này mới nhanh chóng đi vào trong cục cảnh sát.Mới vừa tiến vào trong cục cảnh sát thì có năm tang thi mặc đồng phục cảnh sát bị cắn rách tung tóe đi về hướng của Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt.Nhạc Trọng lao tới trước nhanh như mũi tên, sau đó chém giết ba đầu tang thi.Hai đầu tang thi còn lại bị Bạch Cốt chém giết dễ dàng.Tiêu diệt năm đầu tang thi này Nhạc Trọng đi tới bên người của chúng, đeo bao tay vào và tháo súng lục bên hông chúng ra.Năm đầu tang thi này thì chỉ có ba đầu tang thi có được súng ngắn, Nhạc Trọng lấy ra ba khẩu súng ngắn 54 cùng 15 viên đạn. (*súng ngắn K54)Nhạc Trọng trực tiếp đem súng ngắn và đạn đưa vào trong túi của mình, so sánh với tài bắn súng không đáng là cái gì của hắn.

So với Phảng Chế Đường Đao trong tay của hắn chém giết tang thì còn dễ dàng hơn nhiều lắm.Nhạc Trọng một đường tìm kiếm phòng an toàn chứa súng đạn.Phòng chứa súng ống và đạn dược trong cục cảnh sát là gian phòng có phòng ngự mạnh nhất, mỗi một cửa đều là cửa sát, lưới bảo vệ, chúng khép kín ngăn cản đường đi của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua cánh cửa sắt ngăn cản đường đi của mình:- Phá cánh cửa này cho ta.Bạch Cốt đạt được mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì huy động búa lớn chém về phía trước.Bạch Cốt lúc này đã tăng lên cấp 9, tố chất thân thể vượt qua người thường tới 80%, một kích toàn lực có uy lực cực kỳ khủng bố.

Oanh một tiếng vang thật lớn, cánh cửa sắt này bị một búa và lõm vào thật lớn, đồng thời lộ ra vết ngấn thật sâu.Liên tiếp bổ tám búa, Bạch Cốt lúc này phá được cánh cửa sắt ngăn cản đường đi, đẩy cánh cửa sắt rơi xuống.- Không được nhúc nhích, giơ tay lên!Cánh cửa sắt vừa mở ra, bên trong truyền ra âm thanh nũng nịu.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm về phía trước, chỉ thấy ở đằng sau cánh cửa sắt là một nữ nhân mặc đồng phục cảnh sát, bộ ngực ưỡng về phía trước, dung nhan cực đẹp, tuổi chừng hai lăm hai sáu, đang dùng súng ngắn 54 chỉa về phía hắn.Thời điểm Nhạc Trọng đánh giá nữ cảnh sát này, nữ cảnh sát kia cũng cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng, lúc nàng nhìn rõ bên người của Nhạc Trọng là đặc chủng khô lâu Bạch Cốt thì trong mắt hiện ra thần sắc không thể tin nổi.

Khô Lâu binh cũng chỉ có trong các loại tiểu thuyết ma huyễn mới xuất hiện, ở hiện tại làm gì có khả năng xuất hiện.- Bạch Cốt, bắt lấy nàng!Thân thể Nhạc Trọng lóe qua một bên, nhìn Bạch Cốt ra lệnh.Bạch Cốt tiếp lệnh, nó đi nhanh về phía nữ cảnh sát, nó đưa bàn tay ra bắt lấy nữ cảnh sát kia.Phanh!

Phanh!Tiếng súng thanh thúy vang lên liên tục, nữ cảnh sát kia không chút do dự bắn mấy phát vào Bạch Cốt.Viên đạn bắt vào Bạch Cốt cũng không tạo ra ảnh hưởng gì cả.Thân thể Bạch Cốt chỉ hơi run lên, chợt một tay bắt lấy tay phải của nữ cảnh sát, cướp lấy súng trong tay của nang, sau đó dùng man lực đè nữ cảnh sát này xuống mặt đất.Sau khi tiếng súng nổ biến mất thì Nhạc Trọng mới từ cửa chính đi vào.- Anh là người nào?

Nơi này chính là cục cảnh sát, cũng là phòng cất giữ súng ống, anh tự tiện xông vào đã đủ cấu thành tội phạm rồi đấy.Trên mặt đất, nữ cảnh sát nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng lên tiếng.Nhạc Trọng đi tới trước người của nữ cảnh sát, phất phất tay, Bạch Cốt chợt buông nữ cảnh sát ra:- Tôi là Nhạc Trọng.

Thật có lỗi, thế giới đã biến dị, tôi cần vũ khí để bảo vệ cho mình, hơn nữa có nó mới sống sót được.

Trừ chuyện đó ra tôi không có ác ý gì, vị cảnh sát này, cô tên là gì?- Tôi tên là Tô Như Tuyết.

Đây là thứ gì?Sau khi Tô Như Tuyết đứng dậy, chỉ vào đặc chủng khô lâu bên người của Nhạc Trọng và hỏi một câu.Nhạc Trọng hỏi:- Âm thanh tự xưng là thần thánh cô có nghe không?- Nghe được! nh cũng có nghe sao?Tô Như Tuyết biến sắc, nàng còn tưởng rằng âm thanh đó cũng chỉ có nàng mới nghe được thôi đấy.Nhạc Trọng giải thích nói:- Khô lâu này là kỹ năng trong hệ thống thần ma đấy, nó là do kỹ năng triệu hoán ra.Trong mắt Tô Như Tuyết hiện ra một tia nóng rực, nàng hỏi.

Chương 29: Nhiệm vụChỉnh sửa : kktruyen.comLàm thế nào mới đạt được năng lực như vậy?Đặc chủng khô lâu Bạch Cốt này hoàn toàn không úy kỵ súng đạn của nàng, có được sức chiến đấu phi phàm, Tô Như Tuyết cũng muốn đạt được kỹ năng thần kỳ như vậy.Nhạc Trọng hời hợt nói ra:- Chỉ cần cô dám săn giết tang thi, đạt được sách kỹ năng tương ứng là được, sau đó cô sẽ có được kỹ năng của mình.- Cô là người giữ kho súng ống này sao?Nhạc Trọng nhìn qua Tô Như Tuyết hỏi.Tô Như Tuyết lắc lắc đầu nói:- Không phải!

Anh có thể đem súng trả lại cho tôi không?- Không được!Nhạc Trọng chém đinh chặt sắt cự tuyệt nói một câu.

Hắn không có khả năng đưa trả vũ khí lại cho một người vừa mới chỉa súng bắn mình.Phòng hộ phục cấp 2 chỉ có thể ngăn cản viên đạn nhỏ mà thôi, nhưng mà phòn hộ phục không phải là vạn năm, chỉ cần một trúng đầu thì Nhạc Trọng vẫn chết như thường.- Phá hư tủ bảo hiểm này!Nhạc Trọng nhìn qua tủ bảo hiểm trong phòng và ra lệnh cho Bạch Cốt.Bạch Cốt chợt huy động búa lớn, một búa đánh vào khóa tủ bảo hiểm, ba búa là đánh nát ổ khóa bảo hiểm rồi.Nhạc Trọng mở tủ bảo hiểm ra xem, bên trong lộ ra từng dãy súng ống dày.- Súng ngắn kiểu 54, súng tiểu liên 79, súng ngắm, thứ tốt, thật sự là thứ tốt.Nhạc Trọng nhìn xem cái kia súng ống trong tủ bảo hiểm để đó cái kia một loạt súng ống ánh mắt lộ ra kinh hỉ hào quang.Súng ống đại biểu cho lực lượng, chỉ có được lực lượng cường đại mới có thể sinh tồn trong tận thế được.Nhạc Trọng lúc này trải qua cường hóa nên không còn sợ hãi tang thi, nhưng mà lực lượng của hắn dù sao cũng có hạn.

Hơn nữa cận chiến tiêu hao thể lực cực kỳ nghiêm trọng, có vũ khí nóng thì hắn mới có thể sống sót.Nhạc Trọng nhanh chóng đóng gói vũ khí nơi này lại, chính mình vác lên lưng và Bạch Cốt cũng vậy.Nhạc Trọng nhìn qua Tô Như Tuyết hỏi:- Cô có ý định đi ra khỏi đây không, hay là đi cùng tôi nhé?- Tôi đi cùng anh.Tô Như Tuyết không do dự, lập tức nói ra.

Ở tại chỗ này chỉ có một con đường chết, nàng còn không muốn chết.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt hai người lưng cõng súng ống mang theo Tô Như Tuyết nhanh chóng đi lên xe trường học.- Thiệt nhiều súng!Lộ Văn là người đầu tiên xông qua, nhìn qua đống súng ống nàêu thích không buông tay cầm lấy một khẩu súng K54 lên xem xét.Vương Song nhìn qua đống súng ống này, trong mắt chớp động hào quang kỳ dị.

Trật tự thế giới cũ đã sụp đổ, trước khi thiết lập trật tự thế giới mới, có được súng ống chính là có được lực lượng.Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ cũng nhìn qua phía bên này, nhìn thấy những súng ống kia, trong mắt hai người bọn họ có hào quang hiện ra liên tục.- Thế còn đạn đâu?Trì Dương cầm một khẩu súng tiểu liên 79 vuốt vuốt một chút.- Còn chưa tới tay!

Một lần cầm chẳng quá nhiều.

Mọi người trông chừng cô ta là được, đừng cho cô ta tiếp xúc súng ống.

Tôi đi tìm đạn đây.Nhạc Trọng lưu lại một câu, lập tức cùng Bạch Cốt phóng ra ngoài xe trường học.Không lâu Nhạc Trọng tìm đến phòng chứa đạn của cục cảnh sátBạch Cốt dùng búa bổ nát ổ khóa tủ bảo hiểm, một tang thi gương mặt hư thối mặc đồng phục cảnh sát lung lay đi tới.Nhạc Trọng một đao chém bay đầu tang thi này, một đoàn linh quang chui vào cơ thể của hắn.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 10, đạt được hai điểm cường hoá, xin ngài phân phối điểm cho mình.- Cường hóa 1 một điểm thể lực, 1 điểm nhanh nhẹn.Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 10, đạt được một điểm kỹ năng cường hóa, xin ngài lựa chọn kỹ năng cần cường hóa hoặc giữ lại.- Điểm kỹ năng cường hóa?Con mắt Nhạc Trọng lúc này sáng ngời, lập tức đưa ra lựa chọn:- Lập tức cường hóa kỹ năng đặc chủng khô lâu!Nhạc Trọng động niệm nói ra, linh quang màu trắng trong cơ thể bắt đầu khởi động, chui vào trong phù văn hình khô lâu.Phù văn khô lâu kia được linh quang màu trắng cường hóa cho nên đã lột xác, trên phù văn khô lâu kia nhiều ra những phù văn vô cùng huyền ảo.Sau khi phù văn hình khô lâu mới vừa ra đời, một đạo hắc sắc quang mang từ mi tâm của Nhạc Trọng chui vào trên người của đặc chủng khô lâu.Sau khi thu nạp hào quang này vào người, thân thể Bạch Cốt cũng bắt đầu sinh ra lột xác, xương cốt trắng phau của nàng bắt đầu lột xác có thêm màu xanh.- Đặc chủng khô lâu của ngài tiến hóa nên đạt được kỹ năng mới.

Xin ngài lựa chọn kỹ năng mới cần nắm giữ.

Kỹ năng 1: Cốt Cách Cường Hóa.

Kỹ năng này cường hóa xương cốt của khô lâu mạnh mẽ hơn, khó có thể bị phá hư.

Kỹ năng 2: Cốt Đầu Thao Túng.

Kỹ năng này giúp khô lâu có tự do điều khiển xương côt trên người, khiến nó công kích trở nên quỷ dị hơn.- Lựa chọn kỹ năng 1, Cốt Cách Cường Hóa!Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi nhanh chóng đưa ra quyết định.Trước mắt Nhạc Trọng cần có một kiêng thịt cực kỳ cường đại.

Xương cốt thân thể của đặc chủng khô lâu lúc này không tính là quá cứng rắn, nếu như bị thi đàn vây quanh thì xương cốt dễ dàng bị tháo xuống, mất đi sức chiến đấu.Nhạc Trọng sau khi đưa ra quyết định thì hắc sắc quang mang chớp động, giáp ngực của Bạch Cốt lúc này nhiều ra mấy đạo phù văn huyền ảo.

Trong nháy mắt biến thành phù văn đó, xương cốt Bạch Cốt càng trở nên sáng bóng hơn trước.- Đặc chủng khô lâu ( Bạch Cốt ) cấp 9.Lực lượng: 23(10)Nhanh nhẹn: 23(10)Cơ bắp hoạt tính: 23(10)Thể lực: 16/23(10)Tinh thần: 23/23(10)Cường độ: 35(10)Có được kỹ năng 1: Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật.Kỹ năng 2: Cốt Cách Cường Hóa.Sau khi năng cấp kỹ năng triệu hoán khô lâu, Bạch Cốt chẳng những nắm giữ kỹ năng Cốt Cách Cường Hóa, năm đại thuộc tinh của nó đều cường hóa +5.

Khiến tố chất thân thể của nó cơ bản tăng lên gấp hai.Sau khi Bạch Cốt đạt được cường hóa thì trong óc Nhạc Trọng vẫn có âm thanh vang lên:- Ngài đã thăng cấp lên cấp 10, hiện tại tuyên bố đổi mới nhiệm vụ tân thủ của ngài!- Nhiệm vụ chính: tìm kiếm Tân Thủ thôn!

Thế giới đã biến dị, vì có thể tiến hóa tốt hơn, hệ thống tại mỗi thành thị thiết lập một Tân Thủ thôn.

Trong Tân Thủ thôn là khu vực an toàn, không có quái vật biến dị, đồng thời có được hệ thống chuyển chức cường đại.

Có được chức nghiệp, có thể làm cho ngài trở nên cường đại hơn.

Nếu như ngài với tư cách là người đầu tiên tiến vào Tân Thủ thôn thì sẽ được an bài phần thưởng phong phú.Một tin tức dài hẹp hiện ra trong óc của Nhạc Trọng.- Tân Thủ thôn sao?

Xem ra hành trình của mình biến đổi rồi.Trong nội tâm Nhạc Trọng lẳng lặng xem xét.

Hắn vốn định tới cục cảnh sát lấy súng ống xong thì d o wn.l oa,d ebo o,k- .mớ i -nh ấ t t ại, kk t ru,ye n.com xuất phát đi căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Nhiệm vụ Tân Thủ thôn làm cho hắn cải biến chủ ý.Chỉ có người nhanh chóng thích ứng với thế giới này mới sống tốt, Nhạc Trọng lúc này cũng chỉ muốn sống sót thật tốt.Nhạc Trọng nhìn qua thi thể tang thi té trên mặt đất, hắn đeo bao tay vào và tìm tòi một hồi, tìm được một chuỗi chìa khóa.Nhạc Trọng cầm lấy chìa khóa và đi tới ổ khóa tủ bảo hiểm, rất mau mở ra tủ bảo hiểm đạn dược này, lộ ra từng hàng đạn dược dược bày chỉnh tề bên trong.

Chương 30: Cứu ngườiChỉnh sửa : kktruyen.comLúc này phát rồi!Nhạc Trọng nhìn thấy đạn dược bên trong, ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng thoả mãn.

Có được đạn dược này thì hắn có thể sống sót trên thế dễ dàng hơn.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt liên tiếp vận chuyển nhiều lần, lúc này mới đem toàn bộ đạn dược chuyển lên xe.Trì Dương cùng Nhạc Trọng một người trên lưng mang theo một súng tiểu liên 79, trên người treo đầy băng đạn, thoạt nhìn trông giống nhân vật trong phim hành động Mỹ.Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn ba nữ mỗi người được chia một khẩu súng ngắn 54 để tự vệ.Vương Song cũng được chia một khẩu súng ngắn 54 và mười viên đạn.- Thỉnh trả súng ngắn lại cho tôi!

Nghề nghiệp của tôi là cảnh sát, ta sẽ không đả thương mọi người.Tô Như Tuyết nhìn đám người Nhạc Trọng, khẽ chau mày, đưa ra yêu cầu.

Không có súng ngắn thì nàng không có cảm giác an toàn nào nữa.Lộ Văn nắm tay của Nhạc Trọng loạng choạng làm nũng.- Nhạc Trọng ca ca, trả lại cho cô ta đi!

Tô tỷ tỷ không phải người xấu.

Không có súng ngắn, nhiều tang thi quá mà?Nhạc Trọng nhìn qua Tô Như Tuyết nói:- Tô cảnh quan!

Súng này tôi trả lại cho cô, nhưng mà phải nói tục tĩu mới được, nếu như súng của cô nhắm vào chúng tôi như vậy chúng tôi sẽ không hạ thủ lưu tình với cô đâu.Tô Như Tuyết chính khí lăng nhiên nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Chỉ cần các người không làm ra chuyện loạn kỷ cương, tôi tuyệt đối không đem súng chỉ vào các người.Nhạc Trọng nhìn Tô Như Tuyết, lắc đầu, hắn vẫn đem súng đưa trả cho Tô Như Tuyết.Nếu như Tô Như Tuyết không ở thế giới hiện tại thì nhất định là cảnh sát tốt, nhưng mà ở trong thế giới này thì nàng kiên trì nguyên tắc như vậy mà không có thực lực cường đại và người bảo hộ, chuyện sống sót của bản thân cũng khó khăn.- Kế tiếp chúng ta đi thế nào?Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, trầm giọng nói ra:- Quay trở lại trường học đi, tôi đáp ứng với mấy người trong ký túc xá nữ sinh nếu có dư lực sẽ cứu họ.- Đi cứu bọn họ.- Tốt!Trần Dao lập tức khởi động xe trường học mau chóng chạy về trường học.Trên đường đi xe trường học lại đụng bay một đầu tang thi, bản thân chiếc xe bởi vì đụng chạm nhiều lần nên cũng hơi rệu rã.- Không được!

Xem ra phải nhanh chóng tìm chiếc xe khác mới được.Nhạc Trọng nhìn qua chiếc xe trường học bây giờ quá rệu rã, nói một câu.Nếu như tiếp tục như vậy, rất nhanh chiếc xe trường học sẽ báo hỏng.

Dù sao xe trường học không phải xe tăng, hơn nữa xe trường học của Trung Quốc không cách nào sánh được với xe của Mỹ.Xe trường học chạy như bay trên đường, Nhạc Trọng mang hai cái bánh ngọt sau lưng đưa cho Trì Dương một cái, hắn bắt đầu cắn thật nhanh.

Kịch chiến cả buổi sáng thì hắn cũng vô cùng mệt mỏi.Lộ Văn đi về phía Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng ca ca, em cũng đói bụng.

Cho em một cái bánh ngọt đi.Nhạc Trọng cũng lấy trong ba lô một cái bánh ngọt đưa cho Lộ Văn.Lộ Văn ngồi ở bên người Nhạc Trọng từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn.Nhìn thấy đoàn người Nhạc Trọng bắt đầu ăn các loại lương khô, Tô Như Tuyết cũng nuốt nước miếng một cái.

Nàng cũng hơn một ngày không được ăn cái gì.Tô Như Tuyết do dự một chút, nhìn về phía Nhạc Trọng nói ra:- Thỉnh cho tôi một chút gì đó ăn được, tôi đã một ngày không ăn gì rồi1Nhạc Trọng nhìn Tô Như Tuyết một cái, từ trong ba lô lấy ra một *** cháo Bát Bảo ném cho Tô Như Tuyết.- Cảm ơn!Tô Như Tuyết lễ phép nói cảm tạ một tiếng, lập tức mở cháo Bát Bảo ra, không quan tâm tới hình tượng bắt đầu ăn từng ngụm.

Nàng chỉ cảm thấy từ nhỏ đến lớn thì đây là *** cháo Bát Bảo làm nàng ăn ngon nhất.Xe trường học chạy như bay tới trường đại học Vân Hoa.Sau khi nghe âm thanh của xe trường học hấp dẫn, tang thi bên ngoài đại học Vân Hoa bắt đầu nhao nhao di động về phía bên này.Một đường đánh bay mấy chục đầu tang thi, xe trường học dừng tước cửa ký túc xá nữ sinh.Tang thi chung quanh ký túc xá nữ sinh lung la lung lay đi tới đây.Nhạc Trọng, Trì Dương hai người mở chốt bảo hiểm súng tiểu liên 79 ra, nhắm vào đám tang thi và bắn điên cuồng.Dưới sự bao trùm hỏa lực của súng tiểu liên, những tang thi vây quanh nhao nhao té xuống đất.Sau khi hỏa lực ngừng lại, những tang thi trúng đạn lung la lung lay đứng lên, hoặc là bò về hướng của Nhạc Trọng cùng Trì Dương.Tang thi chỉ cần đầu lâu không bị diệt thì vẫn còn sống, Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người bắn mấy trăm viên đạn, chính thức tiêu diệt tang thi cũng chỉ có năm đầu, phương pháp sử dụng súng của bọn họ không cách nào so sánh được với quân nhân chuyên nghiệp.- Dùng vũ khí nóng tiêu diệt địch nhân không đạt được linh quang.Nhạc Trọng nhìn qua những tang thi đang đứng lên.

Mặc dù cách sử dụng súng của hắn quá nát, làn d-own l oa d- PR,C mới nh.ất t ại k k t ru yen .,c o.m đạn dày đặc của hắn cũng tiêu diệt vài đầu, khiến chúng nó ngã xuống đất không dậy nổi, nhưng mà không có nhìn thấy linh quang bay về phía hắn.Hơn nữa những tang thi bị viên đạn của Nhạc Trọng tiêu diệt cũng không có cái gì hiện ra, ngay cả sinh tồn tệ cũng không có hiện ra ngoài.

Nhạc Trọng dùng cây gậy tân thủ và Phảng Chế Đường Đao chém giết mỗi một tang thi đều có 1 sinh tồn tệ hiên ra ngoài.- Ngừng bắn!

Trì Dương, chúng ta lên!Nhạc Trọng lập tức ngừng bắn, nhìn qua Trì Dương nói ra.Trì Dương gật gật đầu, cầm lấy Phảng Chế Đường Đao cùng Nhạc Trọng đi về phía thi đàn.Sau khi Bạch Cốt được cường hóa cho nên vô cùng hung mãnh, trước đó Nhạc Trọng cùng Trì Dương cũng tiến vào thi đàn, búa lớn trong tay bay múa như đang khiêu vũ, tang thi bị Bạch Cốt chém trúng lập tức nhao nhao ngã xuông như rạ.- Quái vật!

Thật đáng sợ!Trong xe trường học ở đằng kia, Tô Như Tuyết nhìn qua Bạch Cốt hung hãn tuyệt luân, con mắt của nàng cả kinh mở to thật lớn.- Thật là lợi hại!

Khô lâu của Nhạc Trọng lúc nào trở nên lợi hại như vậy?Trên xe trường học, Trần Dao nhìn qua Bạch Cốt ra vào thi đàn như chỗ không người, tùy ý đồ sát những tang thi kia, trong mắt hiện ra thần sắc không dám tin tưởng.

Nàng cũng nhìn thấy Bạch Cốt lợi hại, nhưng mà lúc trước vẫn còn nằm trong phạm vi tiếp nhận của nàng, lúc này Bạch Cốt lại bày ra biểu hiện vượt xa nhân loại bình thường.Hơn mười đầu tang thi vây quanh ký túc xá bị Bạch Cốt giải quyết gọn, Nhạc Trọng, Trì Dương ba người toàn bộ tiêu diệt còn kém hơn cả một mình Bạch Cốt chém giết chừng hai mươi đầu, còn lại là Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người tiêu diệt.Hơn mười đầu tang thi chỉ tuôn ra mười miếng sinh tồn tệ thập phần keo kiệt.Lưu lại Trì Dương canh giữ bên cạnh xe trường học, Nhạc Trọng xung trận ngựa lên trước, hắn lao qua ký túc xá nữ sinh.Trong một gian phòng ký túc xá nữ sinh ở lầu bốn, trước ký túc xá cửa chất đầy đồ vật ngăn cản đường vào, bốn tên nữ sinh lách vào cùng một cái giường tràn ngập sợ hãi nhìn qua cửa.Cả đêm đều yên tĩnh im ắng, dường như không có người nào sống ở nơi này cả, hào khí cực kỳ áp lực.

Bốn nữ sinh vô cùng rõ ràng tang thi căn cứ vào âm thanh mà đoán ra vị trí của các nàng, các nàng cũng không dám nói chuyện lớn tiếng.

Chương 31: Người chếtChỉnh sửa : kktruyen.comMột tên nữ sinh Trần Anh nhỏ giọng hỏi:- Trương Lệ, tôi đói, còn có cái gì ăn không?Trương Lệ cười khổ một tiếng nói:- Một khối chocolate chúng ta buổi sáng hôm nay không phải vừa vặn ăn rồi sao?- Trương Lệ, cô nói có phải chúng ta phải chết hay không?Đột nhiên lúc này Lâm Kỳ nhìn qua Trương Lệ suy yếu nói ra.

Trong nội tâm nàng tràn ngập sợ hãi và bất an.Trương Lệ an ủi:- Không cần lo lắng.

Chúng ta sẽ được cứu trọ, rất nhanh sẽ có người tới cứu chúng ta.

Nhạc Trọng không phải đã nói hắn sẽ quay lại đón chúng ta hay sao?

Chúng ta phải tin tưởng hắn.Tuy nhiên nói như vậy nhưng trên thực tế Trương Lệ không có chút hy vọng nào cả.

Dù sao hiện tại thế giới đã biến thành bộ dạng như vậy rồi, muốn người nào đó mạo hiểm tính mạng đi cứu người, loại xác xuất này cực kỳ xa vời.- Nếu như hiện tại có người nào tới cứu tôi, tôi sẽ xem người ấy là bạn trai của mình.Một nữ sinh có mái tóc dài xinh đẹp, mặt trái xoan, con mắt vừa lớn lại vừa tròn, dáng người cao gầy đầy đặn đột nhiên nói ra.Viên Doanh chính là nữ hài đẹp nhất đại học Vân Hoa khoa âm nhạc, bình thường có đại lượng người theo đuổi.

Nhưng mà ánh mắt của nàng rất cao, một bạn trai cũng không có, nàng giống như một con thiên nga cao cao tại thượng.Trương Lệ trêu đùa:- Có thể trở thành bạn trai của công chúa thiên nga của chúng ta, không biết người nào có được phần may mắn này?- Hì hì!

Doanh Doanh, không phải cô nói trong lúc học đại học không muốn có bạn trai sao?"..."

Hào khí ngột ngạt trong ký túc xá nữ sinh không ai có thể đánh tan, chúng nữ hài bây giờ lại cười rộ lên quên đi sợ hãi.Đúng lúc này bên ngoài đột nhiên truyền ra âm thanh va chạm với cửa ra vào, chúng nữ hài lập tức câm miệng không nói, trong mắt tràn ngập sợ hãi, các nàng bốn người cùng ôm lấy nhau, thân thể đều lạnh run, sợ những tang thi trong ký túc xá này xông vào.

Chỉ cần cánh cửa ký túc xá bị đánh vỡ, các nàng sẽ biến thành đồ ăn trong miệng của tang thi.Không lâu bên ngoài trường học có âm thanh động cơ vang lên, âm thanh tang thi xô cửa ký túc xá lập tức biến mấ.- Có người!

Có người tới cứu chúng ta!Nghe được âm thanh động cơ xe trường học, một cổ hào khí vui sướng quanh quẩn trong tâm của các nàng, các nàng lập tức vọt tới trước cửa sổ nhìn qua bên ngoài.- Là Nhạc Trọng!

Nhạc Trọng hắn quay lại cứu chúng ta!Xa xa, Trương Lệ nhìn thấy thân ảnh của Nhạc Trọng trong xe trường học, nàng lập tức kích động chảy nước mắt ra.- Quá tốt, lúc này chúng ta được cứu rồi.Nhìn thấy xe trường học đã chạy tới, Viên Doanh thoáng khóc rống lên.Bị nhốt trong ký túc xá nữ sinh, nhìn không thấy hu vọng trong tương lai, tương lai không phải chết đói, chết khát thì cũng bị tang thi ăn tươi.

Sự thật như vậy cho nên các nữ hài không ngừng khích lệ lẫn nhau, bằng không bọn họ đã sớm nổi điên lên rồi.- Chúng ta sống rồi!Trương kỳ cùng Trần Anh m nhau, cao hứng chảy nước xem o n.lin e. tại kkt r,u-yen . c-om mắt ra ngoài.Đúng lúc này đột nhiên tang hi ngoài cửa bắt đầu hoạt động kịch liệt, không ngừng đập cửa ký túc xá phòng của các nàng.Bốn gã nữ hài thoáng cái im miệng lại, ngay cả động cũng không dám động một chút, chỉ lẳng lặng đứng cùng một chỗ, trong mắt mang theo sợ hãi nhìn qua cánh cửa ký túc xá ẩn chứa hy vọng của các nàng.Sau khi va chạm một hồi thì âm thanh va chạm của dám tang thi đột nhiên biến mất.Bốn gã nữ hài vừa mới buông lỏng một hơi, đột nhiên cánh cửa ký túc xá chấn động, cánh cửa phòng và một đống lớn đồ vật ngăn cản bị đẩy ra.Một người thân thể đầy vết thương đi vào, da thịt biến thành màu đen, thân cao hai mét, mang theo cảm giác áp bách vô tận, L1 xuất hiện trước mặt bốn nữ hài.

Vật nặng trong ký túc xá này có thể ngăn cản tang thi bình thường, nhưng mà loại tang thi tiến hóa lực lượng như L1 thì không có chút hiệu quản nào.- Hết!Nhìn thấy đầu L1 thân cao hai mét, khuôn mặt dữ tợn làm cho bốn nữ hài vô cùng sợ hãi, trong lòng các nàng cũng biết lúc này chỉ sợ chạy trời không khỏi nắng.Trần Anh gan nhỏ nhất, nàng bị dọa sợ nên xụi lơ té trên mặt đất.Bình thường tang thi không có thị lực, nhưng mà có thể bằng bản năng, âm thanh, khứu giác tìm kiếm con mồi.

Mà khi biến thành L1 thì thị lực của nó đã khôi phục, con mắt hung ác của nó nhìn chằm chằm vào bốn nữ hài, bốn nữ hài sợ hãi không cách nào nhúc nhích được.- Cùng liều với nó!

Chỉ cần ngăn cản nó một chút thì Nhạc Trọng sẽ tới cứu chúng ta.Trương Lệ cắn răng nhìn qua ba nữ hài còn lại nói ra, đồng thời nắm lấy một thùng sắt bên người nện vào L1.Đối mặt với thùng sắt bay tới, L1 không tránh không né đi nhanh về phía tước, thùng sắt lúc này nện lên người của nó một cái, đối với nó không có tạo thành bất luận ảnh hưởng gì cả.Nhìn thấy một màn này thì bốn nữ hài vô cùng sợ hãi.Viên Doanh cùng Lâm Kỳ đều cắn răng cầm lấy xà phòng, nước gội đầu ném về phía L1, nhưng mà không có chút hiệu quả nào cả.L1 rất nhanh đã bước tới trước người của bốn nữ, một tay bắt lấy Trần Anh đang co quắp té trên mặt đất, mở cái miệng dính máu của mình ra, hung hăng cắn một cái lên cổ của Trần Anh, thoáng một cái đã cắn đứt yết hầu của Trần Anh, máu nóng chợt chảy ra ngoài.Đồng tử của Trần Anh phóng đại, trong mắt tràn ngập vẻ thống khổ, mà nàng ở trong tay L1 thống khổ không ngừng giãy dụa.Nhìn thấy một màn khủng bố này, chiến ý của các nàng đồng thời biến mất, nhao nhao lao về hướng cửa sổ.- Nhảy lầu đi!

Cho dù ngã chết cũng không được cho nó ăn tươi nuốt sống.Trương Lệ vẻ mặt kiên quyết, lớn tiếng kêu lên.Lâm Kỳ cùng Viên Doanh đều sợ hãi nhìn qua cửa sổ, chần chờ một chút vẫn không dám nhảy ra ngoài.Mà đầu L1 cắn mấy khối huyết nhục trên người của Trần Anh xuống, chợt đứng lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lâm Kỳ.Nhìn qua cái miệng đầy máu của L1, trong nội tâm Trương Lệ ba nữ lạnh như băng, trong nội tâm tràn ngập tuyệt vọng.Đúng lúc này Nhạc Trọng rốt cục xuất hiện trước ký túc xá thân hình của hắn liên tục chớp động, giống như báo săn mồi liên tục xông tới gần L1, một đao nhanh như thiểm điện chém tới cổ của L1.Tốc độ của Nhạc Trọng lúc này hơn xa L1, đầu L1 kia căn bản không kịp phản ứng đã bị chém bay đầu ngay tại chỗ.Một kích của Nhạc Trọng chém giết thân ảnh L1 hiện ra trong mắt ba nữ Viên Doanh.Giờ khắc này trên người của Nhạc Trọng còn dính máu tươi trong mắt ba nữ lại vô cùng đáng yêu.- Theo tôi rời đi!Nhạc Trọng nhìn qua ba nữ và trầm giọng nói ra.Nhặt sinh tồn tệ và ba cái hộp báu màu trắng lên, cơ hồ không có dừng lại một chút nào, Nhạc Trọng nhanh chóng lao ra bên ngoài.

Hắn còn muốn tiếp tục tìm kiếm người sống sót trong ký túc xá nữ sinh này, dù sao hắn từng nói qua sẽ quay lại cứu giúp các nàng.Ba nữ Viên Doanh vội vàng gật đầu, nhanh chóng đi theo sau lưng Nhạc Trọng ra ngoài.

Viên Doanh vốn còn muốn nói cái gì, nhưng mà Nhạc Trọng căn bản không cho nàng cơ hội nói ra.

Chương 32: Khác nhau. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau khi thế giới biến dị thì Nhạc Trọng vẫn ở trong trạng thái khẩn trương, thần kinh của hắn bây giờ căng thẳng quá độ, bức bách hắn không ngừng làm ra các loại chuẩn bị.

Hắn vẫn cảm thấy sợ hãi với tương lai không rõ ràng trước mắt.Ba nữ vừa lao ra khỏi ký túc xá nữ sinh thì nhìn thấy một màn đáng sợ, trên đường ký túc xá nữ sinh trong ký ức, khắp nơi là những thi thể tang thi không đầu và đầu của đám tang thi đang nắm quanhNhìn qua thi thể những tan thi buồn nôn kia, trong nội tâm ba nữ lúc này muốn bao nhiêu buồn nôn sẽ có bấy nhiêu buồn nôn.- Chờ một chút!

Chờ tôi đi cứu một đám người!Nhìn thấy Nhạc Trọng nhanh chóng chạy ra khỏi lầu bốn, Viên Doanh quýnh lên tiên lên kêu to một tiếng.

Đây chính là sinh cơ duy nhất của nàng, nàng cũng không muốn buông tha cho.Nhạc Trọng nhìn Viên Doanh ba nữ thì nhướng mày nói:- Nhanh đuổi theo đi!Bị Nhạc Trọng quát lớn như vậy trong nội tâm Viên Doanh lại ủy khuất, vành mắt đỏ lên, nước mắt lã chã rớt xuống.

Nàng từ nhỏ đến lớn đều như chúng tinh ủng nguyệt mà lớn lên, sau khi lớn lên bởi vi dung nhan xinh đẹp tuyệt trần, thông minh hơn người nên càng được vô số nam nhân truy cầu.

Đầy là lần đầu tiên có người không chút lưu tình quát lớn nàng.Đúng lúc này Trương Lệ đi tới, nhìn n,gu ồ-n : k.ktr-u y e n .-c,om qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, anh còn nhớ tôi không?Nhạc Trọng nhìn Trương Lệ sau đó suy nghĩ một chút, sắc mặt dừng một chút, lộ ra vẻ tươi cười nói:- Trương Lệ học tỷ.

Thật sự cảm tạ học tỷ đã giúp tôi tìm được một công việc tốt.Công việc dạy thêm cho Lộ Văn chính là Trương Lệ hỗ trợ giúp giật dây mới được, Nhạc Trọng vẫn cảm kích nàng trong lòng.

Nếu như không phải công việc gia sư này thì cuộc sống của Nhạc Trọng ở đại học trở nên vất vả hơn nhiều.Trương Lệ buông lỏng một hơi, khẽ cười nói:- Nào có, đấy là bổn sự của anh cả.

Nếu như không phải bản thân anh tài giỏi có thể dạy bảo cho tiểu ma nữ, tôi cũng không có cách nào cả.- Trương Lệ học tỷ, cô một ngày qua không có ăn cái gì?

Đây là một *** cháo Bát Bảo, cô ăn trước lót bụng đi.Nhạc Trọng nhanh chóng lấy trong ba lô trên lưng ra một *** cháo Bát Bảo đưa cho Trương Lệ.Viên Doanh cùng Lâm Kỳ nhìn chằm chằm vào cháo Bát Bảo trong tay của Trương Lệ, con mắt của các nàng mở to ra.

Hai người bọn họ đã đói cả ngày hôm qua rồi đấy.Trương Lệ cũng xin giúp đỡ nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lần nữa mở ba lô ra lấy hai ổ bánh mì đưa cho Viên Doanh cùng Lâm Kỳ:- Hai người ăn cái này trước đi!

Sau khi trở về mới có đồ ăn tốt hơn.Nhạc Trọng mang theo vật tư đều là những thứ cấp thiết cần dùng, hắn không dễ dàng cho ai.

Nếu như hắn bị nhốt trong lòng đất, vật tư sau lưng cũng phải giúp hắn chống cự qua bảy ngày mới được.- Cảm ơn!Tiếp nhận hai ổ bánh mì nhỏ như lòng bàn tay, Viên Doanh cùng Lâm Kỳ nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ.- Trong lòng hắn thì mình còn không trọng yếu bằng Trương Lệ sao?Viên Doanh vừa ăn vừa che mặt, trong lòng của nàng đang suy nghĩ bất công.

Nàng chính là thiên chi kiều nữ, tướng mạo so với Trương Lệ còn đẹp hơn nhiều lắm.

Hiện tại Nhạc Trọng vậy mà tốt với Trương Lệ hơn so với nàng, chuyện này làm nội tâm của nàng cảm thấy có chút không công bằng.Trong ký túc xá nữ sinh này trừ Viên Doanh ba nữ ra, Nhạc Trọng cũng tìm được chín nữ sinh trong các ký túc xá.Ký túc xá nữ sinh có vài trăm người ở lại, nhưng mà bây giờ chỉ tìm được mười hai người sống sót.

Những người còn lại không phải biến thành tang thi đầu tiên cũng bị tang thi nuốt.Nhạc Trọng mang theo mười hai nữ sinh sống sót chạy tới xe trường học, vừa mới ngồi vững vàng thì nhìn Trần Dao nói ra:- Đi ký túc xá.Trần Dao không có hỏi nhiều, lập tức khởi động xe trường học một đường chạy nhanh tới ký túc xá.Tang thi chung quanh ký túc xá hiện giờ cũng không nhiều, Nhạc Trọng rất nhanh đã chạy tới trước ký túc xá.Vừa xuống xe thì Nhạc Trọng liền nhanh chóng đi vào phòng tài vụ trước đó.Lúc này cánh cửa phòng tài vụ đóng chặt, bên trong không có chút động tĩnh nào cảNhạc Trọng đi vào phòng tài vụ và kêu lên:- Tôi là Nhạc Trọng, Triệu Chân anh còn ở đó không?- Tôi đây!Trong phòng tài vụ có âm thanh truyền ra, cánh cửa phòng đóng chặt bây giờ mở rộng ra, Triệu Chân vẻ mặt kinh hỉ nhìn qua Nhạc Trọng.

Hắn thật thật sự không ngờ Nhạc Trọng sẽ đến cứu hắn, lúc trước hắn suy nghĩ Nhạc Trọng sẽ không bao giờ quay trở lại nơi này.Triệu Chân vẻ mặt cảm kích nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, bây giờ tôi thật sự cảm ơn anh nhiều.Nhạc Trọng cũng không có quá mức khách sáo với Triệu Chân, mà là thúc giục nói:- Đi mau!Triệu Chân cũng thập phần quyết đoán, nhanh chóng tiến hành đáp:- Tốt!Rất nhanh Triệu Chân mang theo một nhóm người nhanh chóng đi theo Nhạc Trọng ra ngoài xe trường học.Trần Dao nhìn thấy bọn người Triệu Chân đi lên xe trường học thì nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Trở về sao?Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:- Không, đi siêu thị nhỏ ở giao lộ đi!

Chúng ta phải bổ sung vật tư.Xe không lâu đã dừng ở trước siêu thị nhỏ.Bị âm thanh động cơ hấp dẫn qua, tang thi chung quanh nhanh chóng bị hấp dẫn tới, lung la lung lay chạy tới nơi này, có vài chục đầu tang thi.Triệu Chân nhìn thấy mấy chục đầu tang thi đi tới gần thì hoảng sợ nói ra:- Thực sự phải dừng lại ở nơi này sao?

Nhiều tang thi như vậy mà?Ánh mắt của Trần Dã mang kính nói ra.- Đúng vậy a!

Vật tư chúng ta phải tìm được đủ dùng trong mấy ngày.

Nơi này quá nguy hiểm.

Trần Dao, lái xe!

Chúng ta lập tức rời khỏi nơi này.Trần Dao cũng không để ý gì tới Trần Dã, lại nhìn qua Nhạc Trọng.

Nàng thập phần tinh tường trong đoàn đội ai mới là nhân vật không thể thiếu.Trần Dã nhìn thấy lời nói của mình không ai nghe, thoáng chóc cảm thấy vô cùng xấu hổ.Nhạc Trọng khẽ chau mày, chỉ thản nhiên nói:- Mở cửa!Trần Dao lập tức mở cửa xe.Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Cốt ra lệnh.- Giải quyết chúng.Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Bạch Cốt chợt một mình một người chạy vào trong thi đàn mấy chục con kia.Nhạc Trọng nhìn qua người trong xe và ra lệnh:- Tất cả mọi người trừ Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn ra thì đi vào chuyển vật tư.Vương Song lập tức nhìn qua Nhạc Trọng rồi bước xuống xe, hắn phóng thẳng vào siêu thị nhỏ, hắn thập phần rõ ràng tính cách của Nhạc Trọng là thế nào, nếu như không có làm việc thì người đó không hữu dụng, chắc chắn sẽ là người bị bỏ qua.Trừ Vương Song ra thì những người khác lập tức trầm mặc.

Nơi này là đường phố nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, chung quanh còn có tang thi vờn quanh.

Bọn họ không có lá gan đi ra ngoài nơi không an toàn thế này.Nhạc Trọng nhướng mày, nhìn qua Trương Lệ, âm thanh của hắn trở nên lạnh như băng:- Nếu như không vận chuyển vật tư cũng có thể, nhưng mà người không tham gia vận chuyển vật tư thì đừng mong ăn cái gì.

Về sau vật tư của người đó sẽ phải tự lo liệu.

Chương 33: Khác nhau. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comBây giờ là tận thế, ngay cả Nhạc Trọng vì sống sót cũng cảm thấy cố hết sức mình, nếu như nuôi dưỡng đám người không ra gì, hắn căn bản không thừa nhận nổi.Trương Lệ cũng thập phần thông minh, nàng là người đầu tiên hưởng ứng.- Đi thôi!

Doanh Doanh, Kỳ Kỳ, chúng ta đi chuyển vật tư.Nói xong Trương Lệ thập phần nhanh nhẹn nhảy ra khỏi xe, nàng chạy về hướng siêu thị nhỏ.Viên Doanh chép miệng nhìn Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn ba nữ bên kia, có chút ủy khuất xuống xe, nàng chạy vào trong siêu thị nhỏ.

Nàng cũng biết bây giờ không thể làm trái ý của Nhạc Trọng.- Mọi người cùng nhau xuống chuyển vật tư đi!

Hiện ch,ỉ-n h sử a, b ở.i k,kt ru ye n,.c.o m tại chúng ta đã bện thành một sợi dây thừng, chăm chú đoàn kết cùng một chỗ mà sống sót.Triệu Chân ở trên xe làm công tác tư tưởng với mọi người, sau đó mang theo tiểu đoàn đội của hắn bước xuống xe vào lúc này, gia nhập vào hàng ngũ vận chuyển vật tư.Mà đầu tiên Trương Lệ, Triệu Chân dẫn đầu cho nên những người khác cũng lập tức đi theo, cũng đều nhao nhao xuống xe, gia nhập vào trong hàng ngũ vận chuyển vật tư.Nhạc Trọng bảo Trì Dương ở trên xe trông coi súng ống, chính mình thì xuống xe đề phòng.- Thật là lợi hại!Triệu Chân tại vận chuyển vật tư thời điểm rút sạch hướng về Bạch Cốt phương hướng nhìn liếc, cái nhìn này liền lại để cho trong lòng của hắn tràn ngập rung động.Chỉ thấy Bạch Cốt chỉ có một mình mà huy động búa lớn chém giết mấy chục đầu tang thi, một búa là chém được một đầu tang thi, không có đầu tang thi nào cần tới kích thứ hai.- Nếu như tôi có được năng lực như vậy thì quá tốt rồi.Nhìn thấy Bạch Cốt có được năng lực xa nhân loại bình thường, trong mắt Triệu Chân hiện ra hào quang nóng rực.Có thể trở thành hội trưởng học sinh của đại học Vân Hoa thì Triệu Chân cũng không phải người ngu, hắn cũng biết rõ ràng trong thế giới tận thế này chỉ có đạt được lực lượng mới có thể sống sót trong hiện thực tàn khốc.

Nếu muốn tiến hóa thì phải cầm tính mạng của mình đi chém giết tang thi, nhưng hắn thật sự không có được dũng khí như vậy.Dưới sự nổ lực của mọi người, đại bộ phận vật tư sinh hoạt trong siêu thị nhỏ này được chuyển lên chiếc xe.- Lái xe về nhà!Sau khi lên xe Nhạc Trọng nhanh chóng nhìn qua Trần Dao nói ra.Trần Dao lập tức khởi động xe trường học mau chóng chạy đi.Một đường vô sự, mọi người thập phần thuận lợi trở lại nhà của Trần Dao.Đem sở hữu tất cả vật tư đều vận chuyển đến Trần Dao trong nhà về sau, mọi người mới tại Trần Dao an bài phía dưới bắt đầu dùng cơm.Nhạc Trọng lấy được súng ống trong cục cảnh sát cùng đạn dược chất vào trong phòng của hắn, cho Bạch Cốt canh phòng cẩn thận.Triệu Chân cầm một *** cháo Bát Bảo đi đến bên người Nhạc Trọng và ngồi xuống, vẻ mặt tha thiết hỏi:- Nhạc Trọng, bước tiếp theo anh định làm như thế nào?

Lập tức đi căn cứ thành phố Lũng Hãi sao?Chuyện căn cứ thành phố Lũng Hãi thì Triệu Chân đã từ trong miệng những người khác biết được rồi.Nghe Triệu Chân nói thì toàn bộ người trong phòng đều nhìn qua người của Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập chờ đợi.

Đại bộ phận mọi người khát vọng đi tới căn cứ Lũng Hải của chính phủ, mà không phải ở chỗ này chạy loạn khắp nơi cùng tang thi.Nhạc Trọng vừa ăn xong một quả táo sức sống, thản nhiên nói:- Không!

Tôi còn muốn đi tới thành phố Lôi Giang một thời gian ngắn.- Tại sao anh lại như vậy chứ?

Bởi vì một mình anh mà liên lụy tới mọi người chạy tới thành phố Lôi Giang đầy tang thi sao?

Không bằng chúng ta giơ tay biểu quyết, thiểu số phục tùng đa số, tiến hành bỏ phiếu biểu quyết, là ở lại thành phố Lôi Giang hay là cùng đi thành phố Lũng Hãi.

Đồng ý đi thành phố Lôi Giang giơ tay!Tên kính cân lớn lên thập phần thanh tú vẻ mặt giỏi giang đi theo Triệu Chân và nữ sinh Lý Mạn Ny bất mãn nói ra, đồng thời là người đầu tiên giơ tay lên.Trong phòng trầm lắng một thời gian ngắn.

Trừ Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn, Vương Song, Trì Dương, Trương Tuyền, Vương Phương, Thái Hiểu ra thì những người còn lại cùng giơ tay lên, không có mấy người nguyện ý sống ở chỗ này.Nhìn qua có nhiều người giơ tay lên ủng hộ mình, Lý Mạn Ny có chút đắc ý nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Có quá nửa số người đồng ý rời khỏi nơi này.

Đề nghị thông qua.- Tốt!Nhạc Trọng gật đầu.Nhìn thấy Nhạc Trọng gật đầu thì trong lòng những người này lập tức buông lỏng một hơi, chỉ có điều Nhạc Trọng nói câu đầu tiên làm tâm tình của bọn họ rơi thẳng xuống địa ngục.Nhạc Trọng nhìn qua những người khác, thản nhiên nói:- Các người rời khỏi nơi này đi!

Tôi cũng không ngăn cản các người làm cái gì.

Các ngươi có thể mang theo lương thực năm ngày rồi rời đi đi.Sở dĩ Nhạc Trọng ra tay cứu những người này là vì hắn đã hứa hẹn sẽ cứu bọn họ.

Nhưng mà nhân tâm chưa đủ, thời kỳ hòa bình thì những người hắn cứu cắn ngược hắn một cái, càng không cần đề cập tới lúc tận thế.

Hắn cũng không muốn mang theo một đám người trong lòng mang theo dị tâm vướng víu giãy dụa trong thời điểm này.Nghe Nhạc Trọng nói thì sắc mặt của nhũng người khác vô cùng trắng bệch.Thế giới bên ngoài khắp nơi đều là tang thi, những người chưa từng trải qua cường hóa như bọn họ thì nửa bước khó đi, muốn tìm vật tư cũng khó khăn.Triệu Chân tiến lên giải vây cho Lý Mạn Ny nói:- Nhạc Trọng, anh nói đùa rồi.

Mạn Ny không có ác ý, cô ta chỉ muốn nghe ý kiến của mọi người mà thôi.- Tôi cũng không có nói đùa.

Vừa vặn mượn cơ hội này chúng ta nên nói chuyện với nhau cho tốt đã.Nhạc Trọng nhìn qua mọi người và nghiêm mặt nói::- Người muốn rời khỏi tôi không có ngăn cản, mọi người mang theo vật tư năm ngày rồi rời đi, tự tìm đường sống.

Nếu như muốn lựa chọn lưu lại, các nam sinh phải phục tùng mệnh lệnh của tôi là chiến đấu với tang thi, nữ sinh thì phải làm các công tác hậu cần, tỷ như vận chuyển vật tư, nấu cơm, quét dọn vệ sinh, khi cần thiết nữ sinh cũng phải tham gia vào trong chiến đấu.

Đoàn đội của tôi không cần người không có cống hiến.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tầng lầu nơi này tôi đã thanh lý một lần rồi, nếu như lựa chọn rời đi thì các người cũng có thể lựa chọn một gian phòng để ở lại.

Nhưng mà tôi sẽ nói trước, tôi đã hết lòng quan tâm giúp đỡ mọi người rồi, sau này nếu như mọi người đi tìm tôi cần vật tư, tôi cũng không bao giờ cho các người.Một nữ sinh Trương Tâm lớn lên vô cùng xinh đẹp nhướng mày, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Bảo hộ nữ nhân không phải thiên chức của nam nhân hay sao?

Anh làm như vậy quá keo kiệt, thực không giống nam nhân.

Chẳng lẽ anh chưa từng nghe một câu năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn sao?Trương Tâm cũng là con một, lại rất xinh đẹp, từ nhỏ được nuông chiều nên sinh hư, lúc này ở nơi an toàn nên lá gan cũng lớn hơn.Nhạc Trọng nhìn Trương Tâm, thản nhiên nói:- Tôi hỏi cô thế này, dân chạy nạn ở Châu Phi đa phần đều không có cơm ăn, đáng thương không?Trương Tâm sững sờ nói:- Đáng thương!Nhạc Trọng nhìn qua Trương Tâm tiếp tục hỏi thêm.

Chương 34: Phân đội.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Nếu như bọn họ đã đáng thương như vậy, vì cái gì cô không đem nhà cửa tài sản bán đi toàn bộ giúp bọn họ?

Nếu như cô đem toàn bộ tài sản của mình quyên tặng đi thì có thể cứu được tính mạng hàng trăm, hơn một ngàn người Châu Phi chạy nạn đấy.

Cô có năng lực cứu bọn họ, lại thấy chết mà không cứu được, vậy tính toán là cái gì?

Một món đồ trang điểm của cô có giá mấy trăm tệ, mấy trăm tệ này mua được bao nhiêu ký gạo, cứu bao nhiêu người dân chạy nạn ở Châu Phi, vì sao cô không cứu?- Xa không nói, chỉ nói nông thôn quốc gia chúng ta, có rất nhiều người bởi vì nghèo khó mà không có điều kiện tới trường.

Cô đã cao thượng như vậy thì vì cái gì không quyên tiền cứu trợ sinh hoạt cho bọn họ đi?

Có lẽ tiêu phí một lần liên hoan của cô có thể giúp được một người được tới trường đấy.Trương Tâm không có bất kỳ chuẩn bị tâm lý nào, bỗng chốc bị Nhạc Trọng liên tiếp chất vấn mà phát mộng.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Nói cho cùng, cô cũng chỉ là một người giả nhân giả nghĩa mà thôi.

Chính cô làm không được thì có tư cách gì gì cưỡng cầu người khác giúp mình?

Tôi thừa nhận là tôi không làm được chuyện này, tôi chỉ là một người bình thường, cũng không có vĩ đại tới mức vô tư cống hiến sức lực của mình vì một người không quen biết.

Tôi và cô trước kia chỉ là một người xa lạ, dựa vào cái gì mà sau khi tôi cứu cô lại phải ràng buộc vô điều kiện bảo vệ cô chứ?

Cô có thể tìm được những người kính dâng tất cả chỉ vì bảo hộ người khác không?

Thực xin lỗi, người nọ không phải tôi.Trương Tâm thoáng im lặng một lúc, thái độ của Nhạc Trọng thập phần tươi sáng rõ nét và không khoang nhượng chút nào, trong khoảng thời gian ngắn nàng không cách nào phản bác ngụy biện của Nhạc Trọng.Triệu Chân suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, có thể cho chúng tôi một ít súng ống đạn dược không?

Chỉ cần anh cho chúng tôi một ít súng ống đạn dược, chúng tôi có thể tự tìm đường sống cho mình.Lộ Văn khinh miệt nhìn Triệu Chân, nói:- Anh đúng là da mặt dày.

Những súng ống đạn dược này chúng tôi phải liều mạng mới tìm được, dựa vào cái gì phải phân chia cho các người?Triệu Chân cũng không nói chuyện, chỉ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chém đinh chặt sắt cự tuyệt nói:- Không được!

Súng ống đạn dược tôi không có khả năng phân cho các người!- Không có súng ống đạn dược thì chúng tôi làm sao sống sót bên ngoài được, anh muốn chúng tôi đi tìm chết sao?Tên kính cận vẫn hùa theo Triệu Chân lớn tiếng nói ra.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Săn giết tang thi có thể đạt được cường hóa.

Chuyện này tôi đã nói với các người rồi.

Chỉ cần các người có dũng khí chiến đấu với tang thi thì sẽ nhận được cường hóa.

Tôi nói đến thế thôi, mời các người lập tức lựa chọn đi, lưu lại hoặc rời đi.Tên kính cận Vân Nghĩa, Lý Mạn Ny và hai học sinh còn lại nhìn qua người Triệu Chân.

So với việc Nhạc Trọng cứu bọn họ thì bọn họ càng nguyện ý tin tưởng Triệu Chân với tư cách đồng bạn hơn.Sắc mặt Triệu Chân biến ảo bất định, rất nhanh hắn đứng lên nhìn qua chung quanh, sục sôi vô cùng nói ra:- Nhạc Trọng, cám ơn anh đã cứu tôi, nhưng mà lý niệm của anh tôi không đồng ý, nam nhân trời sinh phải có trách nhiệm bảo vệ nữ nhân.

Chư vị nữ sinh, tôi sẽ rời khỏi nơi này, tiến về thành phố Lũng Hãi.

Nếu như ai trong các vị nguyện ý theo tôi rời đi, như vậy tôi hứa hẹn tương lai nhất định sẽ dùng tính mạng thủ hộ các cô an toàn, bảo vệ các cô an toàn tới thành phố Lũng Hãi, tuyệt đối sẽ không buông tha bất cứ người nào trong các cô.Triệu Chân nói ra lời ấy rất có sức cuốn hút, cộng thêm hắn lớn lên rất tuấn tú, lại có thân phận hội trưởng học sinh, ban đầu ở đại học Vân Hải là nhân vật phong vân.

Không ít nữ sinh nhìn qua hắn có hào quang chớp động trong mắt.Mười hai nữ sinh trong ký túc xá nữ sinh lúc trước phân thành hai, sáu người muốn đi theo Triệu Chân rời đi.

Cũng có sáu nữ sinh lựa chọn ở lại bên người Nhạc Trọng.

Ở chỗ này ngây ngốc nhiều hơn một ngày thì những nữ sinh kia không muốn đi.

Hơn nữa Nhạc Trọng thoạt nhìn không dễ nói chuyện như Triệu Chân có phong độ thân sĩ kia nhiều.

Thế giới biến dị không lâu, ngây thơ trên người của các nàng còn chưa có bị thế giới tàn khốc này làm phai mờ.Sau khi nhận lây vật tư sinh hoạt trong năm ngày, Triệu Chân mang theo đoàn đội của hắn rời đi.- Tại sao anh lưu lại?Nhạc Trọng nhìn qua Trương Tâm có chút tò mò hỏi.

Trương Tâm này chính là một trong những người chất vấn hắn, hắn còn tưởng rằng Trương Tâm sẽ cùng theo Triệu Chân rời khỏi nơi này.Trương Tâm nhìn qua Nhạc Trọng và phân tích:- Triệu Chân nếu như dám chiến đấu với tang thi, hiện tại căn bản không cần ở lại chỗ này.

Vừa rồi bọn họ không có vũ khí rời đi, lại càng không có thực lực, đi theo đám người bọn họ chính là muốn chết.

Cũng chỉ có những cô gái bị mê dược của Triệu Chân làm chóng mặt ngây ngốc mới tin tưởng vào lời đường mật của hắn.Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:- Tốt!

Hiện tại Trần Dao, Lộ Văn, Vương Song, Trương Tuyền, Vương Phương, Thái Hiểu, mọi người đi ra ngoài vận chuyển đi, những người còn lại ở trong nhà, nghe Trì Dương chỉ huy.Viên Doanh có chút bận tâm hỏi:- Mọi người muốn đi ra ngoài?- Đúng vậy, Nhạc Trọng, chúng ta đi đâu?Vương Phương cũng hỏi, nàng tuyệt không muốn rời xa nơi an toàn này.Nhạc Trọng nói:- Đi giúp mọi người tiến hành cường hóa!Hiện tại đã là buổi chiều, nhưng mà Nhạc Trọng lại không nghĩ lãng phí một chút thời gian.

Hắn mơ hồ trong tối tăm đoán được tang thi sẽ tiến hóa, hắn cũng không thể lãng phí quá nhiều thời gian được.Nghe được Nhạc Trọng nói như vậy, mà khi Nhạc Trọng nói sẽ giúp mọi người được cường hóa thì lập tức con mắt sáng rực.Ở chỗ này cơ hồ tất cả mọi người đều muốn được cường hóa, trở thành người mạnh mẽ như Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương ba người.

Như vậy bọn họ có thể sống x em. .t ạ i k ktruyen.c-o-m- tốt trong tận thế này.Viên Doanh lập tức tích cực nói ra:- Tôi cũng muốn đi.Một cô gái khác lớn tiếng nói ra.- Tôi cũng đi!

Dẫn tôi đi cường hóa với, Nhạc Trọng!- Yên tĩnh!Nhạc Trọng nhướng mày, âm thanh của hắn đề cao lên.Những cô gái này lập tức câm miệng không nói gì nữa.Nhạc Trọng nhìn qua chư nữ trong phòng, trầm giọng nói:- Một mình tôi không thể bảo hộ nhiều người như vậy, mọi người muốn đi theo tôi thì không có vấn đề gì, nhưng mà đến lúc đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì tôi không chịu trách nhiệm.Những nữ hài còn lại lúc này im lặng, các nàng đều thập phần tinh tường chiến đấu với tang thi là nguy hiểm như thế nào, không có Nhạc Trọng bảo hộ thì các nàng khó sống nổi, càng đừng đề cập cường hóa.Thương nghị đã định, Nhạc Trọng liền mang theo Vương Song đi xuống xe trường học ở dưới lầu, nhanh chóng chạy ra bên ngoài.- Đi nơi nào?Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng dò hỏi.Nhạc Trọng suy tư một chút và hỏi:- Đường Tinh Vân, số lượng tang thi chỗ có lẽ không nhiều lắm.

Chương 35: Trợ giúp cường hóaChỉnh sửa : kktruyen.comĐường Tinh Vân là một khu phố buôn bán, nhưng mà khu phố buôn bán này không có phát triển, công trình kiến trúc chung quanh cũ nát không chịu nổi.Xe trường học chạy đến khu vực này, chỉ thấy trên đường phố cũng chỉ rải rác hơn mười đầu tang thi đang bồi hồi, trên đường phố còn có nhiều hài cốt ô tô lả tả đâm vào nhau.- Văn Văn, xuống xe!Xe trường học dừng lại, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt từ trong xe trường học đi ra ngoài.Lộ Văn thập phần tín nhiệm Nhạc Trọng, Nhạc Trọng nói như thế nào thì nàng sẽ nghe như vậy.Vương Phương có chút ghen ghét nhìn qua Lộ Văn liếc, trong nội tâm thầm nghĩ:- Nhạc Trọng này đúng là tốt với tiểu nha đầu kia.

Hai người bọn họ rốt cuộc có quan hệ gì?Thế giới phát sinh dị biến, khắp nơi đều nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nếu như không có cường giả bảo hộ, người yếu như nàng muốn sống là quá khó khăn, Vương Phương nhìn chuẩn điểm này, mà khi thấy Nhạc Trọng trọng điểm chiếu cố Lộ Văn sinh ra lòng ganh tỵ.Bị âm thanh xe trường học hấp dẫn qua, những tang thi trên đường phố lung la lung lay đi qua.Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Cốt ra lệnh:- Đi chặt tứ chi của chúng cho ta!Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Bạch Cốt chợt cầm búa lớn trong tay lao lên như mũi tên, giống như gió cuốn chém đám tang thi trước mặt của mình.Thân thể của Bạch Cốt sau khi trải qua Cốt Cách Cường Hóa thì xương cốt trở nên phi phàm, tang thi bình thường không cách nào nhổ xương cốt của nó được, tố chất thân thể của nó trên cơ bản ấp hai lần nam tử bình thường, chém giết tang thi bình thường là chuyện cực kỳ đơn giản. ngu ồ n, : kk,t r.u.ye n.c o m Không lâu thì hơn mười tang thi bị Bạch Cốt chém đứt tứ chi, vô lực té trên mặt đất.Nhạc Trọng đem phòng hộ phục cấp 1 đưa cho Lộ Văn nói:- Đi thôi!

Chém đầu của đám tang thi này, như vậy em sẽ nhận được cường hóa đấy.

Đây là phòng hộ phục, em mặc vào đi.Lộ Văn tiếp nhận phòng hộ phục này, sau đó cảm ứng được thuộc tính của phòng hộ phục, trong nội tâm ngòn ngọt, dũng khí tăng nhiều nói:- Tốt!- Em muốn thay quần áo, anh có thể quay đầu lại hay không?Ánh mắt yêu kiều của Lộ Văn nhìn qua Nhạc Trọng nói ra, nàng nghĩ ánh mắt của Nhạc Trọng nhìn nàng thay đồ thì vô cùng thẹn thùng.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Lộ Văn, chăm chú hỏi:- Em cũng biết nơi này rất nguy hiểm mà, nếu như anh không nhìn thấy em, có lẽ lúc em thay quần áo sẽ phát sinh chuyện ngoài ý muốn không biết chừng.

Những tang thi kia tiến hóa có chủng loại gì thì chúng ta bây giờ còn chưa rõ ràng cho lắm.

Em xác định thay đồ muốn anh quay chỗ khác?

Phòng hộ phục này không phải khoát lên người là được rồi sao?Lộ Văn nhìn Nhạc Trọng, lắc đầu:- Nhạc Trọng ca ca, anh đúng là không hiểu tâm tư của nữ nhân này, trách không được anh không có bạn gái.

Được rồi nói cho anh những chuyện này chỉ lãng phí khí lực mà thôi.Do dự một chút thì Lộ Văn cũng dựa theo lời của Nhạc Trọng là mặc phòng hộ phục lên ngoài quần áo.Lộ Văn cầm Phảng Chế Đường Đao đi tới tang thi bị chém đứt tứ chi gần nhất.

Đầu tang thi kia bị Bạch Cốt chém đứt tứ chi nhưng không có tử vong, khi cảm ứng được Lộ Văn tiếp cận nó thì không ngừng giãy dụa, hàm răng và gương mặt rách rưới của nó mở ra, miệng rộng đóng mở bất định.Nhìn thấy tang thi quằn quại, Lộ Văn lập tức bị giật mình, vội vàng lui về phía sau vài bước, mặt của nàng tái nhợt.Ngoại hình của đám tang thi này đúng là vô cùng ghê tỏm.

Hơn nữa một khi bị tang thi làm bị thương thì lập tức tử vong và biến thành tang thi, chuyện này chính là điểm làm mọi người sợ hãi tang thi nhất.

Không có bao nhiêu người có đủ dũng khí cầm vũ khí lấy mạng của tang thi.

Lúc trước Nhạc Trọng nếu như không phải bị bức tới tuyệt lộ, chỉ sợ hắn cũng khó cố lấy dũng khí chiến đấu với tang thi.Qua một hồi lâu Lộ Văn mới nghĩ đến phòng hộ phục của mình có thể ngăn cản công kích của tang thi, lúc này trong lòng an tâm một chút.

Nhìn thấy tang thi bị chém đứt tứ chi đang nằm trên mặt đất, một đao chém vào đầu của tang thi.Lộ Văn một đao bổ vào đầu vai của tang thi, Phảng Chế Đường Đao sắc bén khảm vào trong xương cốt của tang thi.Đầu tang thi kia lập tức quằn quại, làm cho Lộ Văn sợ tới mức khẽ run rẩy cơ hồ muốn vứt bỏ đao chạy trốn, nàng nhanh chóng rút đao lui về phía sau, nhìn thấy tang thi không có truy kích thì trong nội tâm nàng lúc này mới trấn định lại.

Dù sao nàng trước kia là tiểu nữ hài chưa từng giết qua con gà, bảo nàng giết tang thi đúng là làm khó nàng rồi.Lộ Văn nhìn thấy tang thi trên mặt đất, nàng hít sâu một hơi, lần nữa cầm đao không ngừng bổ lên đầu của tang thi.

Liên tiếp bổ sáu đao thì nàng mới chặt đứt đầu của tang thi, một đoàn linh quang màu trắng từ trong người của tang thi bay ra, chui vào trong cơ thể nàng.- Nhạc Trọng ca ca!

Em đã giết chết tang thi!Sau khi giết chết đầu tang thi kia, sắc mặt của Lộ Văn có chút tự hào nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.- Không có gì!

Văn Văn, giỏi lắm.Nhạc Trọng sờ sờ đầu của Lộ Văn khích lệ nói ra.- Hắc hắc!Lộ Văn đạt được Nhạc Trọng khích lệ cười vô cùng ngọt ngào.

Một chút cảm xúc mặt trái nàng tích lũy trong lòng đã biến mất.- Như thế nào em chưa được cường hóa?Sau khi khôi phục bình tĩnh, Lộ Văn nhìn qua Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi.Nhạc Trọng nói:- Tiếp tục đi giết tang thi, phải giết nhiều tang thi tới mức độ nhất định mới được cường hóa.- Ân!

Em sẽ đi giết.Lộ Văn gật gật đầu, cầm lấy Phảng Chế Đường Đao trong tay của mình đi tới đám tang thi đang nằm trên mặt đất.

Giết chết đầu tang thi đầu tiên nên Lộ Văn giảm đi nhiều sợ hãi với tang thi, đồng thời làm cho nàng có dũng khí chiến đấu với tang thi.

Mọi thứ khi mở đầu rât khó, sau đó sẽ thuần thục ngay.Lộ Văn cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay, không ngừng chém giết các tang thi, sau khi nàng giết tới đầu tang thi thứ mười hai thì trên mặt nàng lập tức hiện ra vui mừng thật lớn, nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng kêu lên:- Nhạc Trọng ca ca, em thăng cấp, đạt được điểm cường hóa.Nhạc Trọng vẫn quan sát Lộ Văn chém giết tang thi, nghe được Lộ Văn kinh hổ kêu len, trong lòng của hắn lẳng lặng thầm nghĩ:- Được người khác trợ giúp thì quái vật cần thiết để tấn cấp chẳng lẽ cao hơn bốn lần?Nói xong Lộ Văn đi tới bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng ca ca, em nên cường hóa thuộc tính gì?Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:- Tinh thần!

Em nên cường hóa chủ yếu là tinh thần, em sẽ phục trách hổ trợ sau lưng, anh sẽ phụ trách chiến đấu ở trước.Lộ Văn cũng không thích hợp chiến đấu, Nhạc Trọng có ý định đem nàng bồi dưỡng thành mục sư hay nhân viên chữa bệnh gì đó.

Nữ nhân dám chiến đấu cận thân với tang thi thì Nhạc Trọng chỉ thấy qua một mình Kỷ Thanh Vũ mà thôi.Chữa bệnh và chăm sóc là nhân vật thập phần mấu chốt ở thế giới này, ở thế giới biến dị bác sĩ khan hiếm, dược vật khan hiếm quá nhiều, một nhân vật có hệ chữa trị sẽ giúp cho cả đoàn đội sống tốt hơn.

Chương 36: Cảm giác nguy cơChỉnh sửa : kktruyen.com- Ân!Lộ Văn nhanh chóng lựa chọn cường hóa tinh thần.

Nàng cũng không muốn chính diện chiến đấu với đám tang thi buồn nôn kia, đây là chuyện có nguy hiểm cao nhất.Nhạc Trọng nói:- Em mệt mỏi rồi!

Đi lên nghỉ ngơi đi!

Thanh đao giao cho Vương Song, lại bảo hắn đi xuống.- Biết rõ!Lộ Văn nhanh chóng chạy lên xe trường học.- Cô đạt được cường hóa rồi à?Lộ Văn vừa lên xe, Vương Phương đã tiến lên hỏi một câu.Lộ Văn có chút tự hào đáp:- Ân!Trong mắt Trương Tuyền, Thái Hiểu, Vương Song, Vương Phương bốn người đều hiện ra một tia hâm mộ nóng rực.

Bọn họ cũng muốn được cường hóa.

Không có cường hóa thì bọn họ cảm thấy mình kém một bậc.Trần Dao còn đỡ một ít, nàng đã học tập một sách kỹ năng Tiểu Hỏa Cầu Thuật, tương đương với có được một năng lực.

Coi như là người trải qua cường hóa.- Vương Song, ca ca bảo anh đi xuống dưới.Lộ Văn đem chuôi Phảng Chế Đường Đao đưa cho Vương Song nói.Trên mặt Vương Phương hiện ra thần sắc n g uồ.n : kktr uy e.n..-com. vui mừng, tiếp nhận chuôi Phảng Chế Đường Đao này nhanh chóng xuống xe.

Kế tiếp hắn sẽ được cường hóa, trở nên mạnh mẽ như Nhạc Trọng.Vương Phương nhìn qua phòng hộ phục trên người của Lộ Văn thì ánh mắt hiện ra hào quang nóng rực:- Lộ Văn, chúng ta nên thương lượng.

Phòng hộ phục trên người của cô có thể cho tôi mượn một hồi hay không?Vương Phương thập phần khôn khéo, nàng trông thấy Nhạc Trọng vẫn mặc phòng hộ phục trên người của mình, về sau là Trì Dương mặc, bây giờ là Lộ Văn mặc.

Hiển nhiên phòng hộ phục này là trang bị bất phàm.Lộ Văn do dự một chút, vẫn cởi phòng hộ phục trên người đưa cho Vương Phương.- Quả nhiên là đồ tốt!

Còn có thể ngăn cản công kích của tang thi hai lần, đây chính là tương đương với hai cái mạng a.

Lộ Văn thật đúng là được Nhạc Trọng coi trọng.

Nàng rốt cuộc có quan hệ gì với Nhạc Trọng?Vương Phương một mặc phòng hộ phục vào thì lập tức cảm thấy khác biệt, thân thể giống như nhẹ hơn vài phần.

Trong lòng của nàng thầm nghĩ đầy ghen ghét.- Để cho tôi và Trương Tuyền cũng mặc thử một chút!Thái Hiểu nhìn chằm chằm vào Vương Phương mở miệng nói ra.Vương Phương nhìn Thái Hiểu cùng Trương Tuyền một cái, nhớ tới tình cảnh chạy trốn chối chết, thẹn trong lòng, vội vàng cởi phòng hộ phục đưa cho Thái Hiểu.- Thực là đồ tốt.

Xem ra Nhạc Trọng thật sự coi trọng Lộ Văn này a.Thái Hiểu cùng Trương Tuyền mặc thử phòng hộ phục vào người thì suy nghĩ như vậy.Chém giết tang thi bị mất đi tứ chi là chuyện không khó khăn gì, áp lực tâm lý so với tự mình chém giết tang thi thì khác hoàn toàn.

Được sự giúp đỡ của Nhạc Trọng thì Vương Song rất nhanh cũng chém giết mười hai đầu tang thi tấn cấp cường hóa.Vương Song sau khi được cường hóa thì nhanh chóng nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng, tôi nên lựa chọn cường hóa thế nào?Nhạc Trọng nói:- Nhanh nhẹn!

Anh bây giờ nên đem tất cả điểm cường hóa đi gia tăng nhanh nhẹn, sau khi nhanh nhẹn của anh vượt qua mười ba điểm thì chuyển thành lực lượng và thể lực.

Chiến đấu với tang thi thì tốc độ phản ứng là mấu chốt nhất, chỉ cần không bị tang thi đụng phải thì chúng căn bản không làm gì được chúng ta cả.Vương Song cũng là một trong những người được Nhạc Trọng trọng điểm bồi dưỡng thành chủ lực chiến đấu.

Trước mắt trong đoàn đội của Nhạc Trọng chỉ có Nhạc Trọng, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ ba người là có lực lượng chiến đấu với tang thi, cỗ lực lượng này thật sự là quá yếu ớt.- Tốt!Vương Song không do dự, lập tức lựa chọn cường hóa.Thể lực của Vương Song dồi dào hơn xa Lộ Văn, Nhạc Trọng dẫn Vương Song một đường chém giết tang thi, lại cho Vương Song tiến hóa lên cấp 3 mới đình chỉ chém giết tang thi.Chém đầu tang thi cũng là một chuyện tiêu hao thể lực, đặc biệt là Vương Song có được Nhạc Trọng hỗ trợ thăng cấp nên càng chém giết nhiều tang thi hơn bốn lần, Nhạc Trọng giúp hắn tiến hóa lên cấp 3 thì Vương Song cũng mệt mỏi quay trở lại xe trường học.Trương Tuyền, Thái Hiểu, Vương Phương ba nữ dưới sự dẫn dắt của Nhạc Trọng nên điều tiến hóa lên cấp 2, Nhạc Trọng chỉ điểm các nàng phân biệt tăng nhanh nhẹn và thể lực.Trần Dao cũng tiến hóa lên cấp 2, nàng thì dựa theo chỉ điểm của Nhạc Trọng cường hóa tinh thần.

Trần Dao với tư cách là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của Nhạc Trọng.Tất cả mọi người tiến hóa hoàn tất thì trời cũng về đêm, Nhạc Trọng không dám săn giết tang thi trong bóng tối, nhanh chóng rút lui về trong nhà.- Trở về!

Nhanh chúng tới dùng cơm đi.Vừa về tới nhà, Viên Doanh cùng Trương Lệ mang theo tươi cười chào đón, nhìn qua Nhạc Trọng nói thật nhiệt tình.Một nữ sinh lúc này lập tức đi vào trong bếp, từ bên trong mang ra một bàn thức ăn.Bữa tối là rau xào, cơm trắng, thịt bò nấu khoai tây, xào chân giò hun khói, cà chua trứng tráng.

Một đám người vây quanh và lập tức ăn cơm.Lượng cơm của nữ sinh gần đây rất nhỏ, thức ăn bữa tối này cũng không tính là quá phong phú.

Thế nhưng mà mỗi một nữ sinh đều ăn ba chén cơm, lúc này mới thỏa mãn dừng đũa.

Đặc biệt là đối với Trương Lệ, Viên Doanh các nàng là những nữ sinh bị nhốt trong ký túc xá mấy ngày, thế giới biến dị cũng mới qua hai ngày, nhưng mà đối với các nàng là chuyện dài dằng dặc.Sau khi cơm nước xong xuôi, Trương Lệ thập phần nhanh nhẹn dừng đũa.Viên Doanh, Lâm Kỳ chần chờ một chút rồi đi vào hỗ trợ.Những nữ sinh còn lại lúc này lập tức tỉnh ngộ, luống cuống tay chân bắt đầu thu dọn bát đĩa.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua những nữ sinh này, nói:- Thay phiên mà làm, lúc này cho Trương Lệ, Viên Doanh, Lâm Kỳ ba người, tiếp theo lại thay người.Kỷ Thanh Vũ nói như vậy thì những nữ hài khác cũng dừng lại, sau đó vây quanh bên người Lộ Văn, Vương Phương, hỏi các nàng quá trình tiến hóa ngày hôm nay.Ngồi ở trên ghế sa ***, Trì Dương tay cầm một *** đồ uống và nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Buổi tối anh có đi ra ngoài không?Trì Dương thập phần hiểu Nhạc Trọng, biết rõ Nhạc Trọng có cảm giác nguy cơ mười phần, tuyệt đối sẽ không lãng phí một phút đồng hồ nào cả.Nhạc Trọng mười ngón giao nhau, do dự một hồi vẫn do dự nói:- Buổi tối bên ngoài quá nguy hiểm.

Thế giới bên ngoài xảy ra cái gì tôi cũng không rõ, nếu trong bóng tối mà bị tập kích thì rất dễ dàng xảy ra chuyện.Thể lực của Nhạc Trọng trải qua không ngừng cường hóa đã mạnh hơn người thường gấp hai lần, so với ngày đầu tiên thì hắn không có mệt mỏi như vậy.

Nhưng mà trong bóng tối lại đầy nguy cơ, nếu như đồng thời gặp vài đầu S1 tập kích, hắn nói không ngừng sẽ bị thương.Trì Dương nói:- Chúng ta chủ động xuất kích đúng là nguy hiểm, nhưng mà khiến chúng nó chủ động tìm chết thì mức độ nguy hiểm chẳng phải giảm xuống thấp nhất sao?Nhạc Trọng nghe điểm tỉnh thì hiểu ngay, trên mặt lập tức lộ ra sắc mặt vui mừng nói:- Dương tử, anh nói quá tốt rồi, mặc phòng hộ y vào và chúng ta lập tức xuất phát.Nhạc Trọng cũng không có lãng phí chút thời gian nào cả, chỉ cần hắn còn có thể lực, hắn muốn tiếp tục chiến đấu và tiến hóa.

Thời gian mới bắt đầu biến dị là quan trọng nhất, đợi đến lúc những tang thi này tiến hóa mạnh hơn nữa, săn giết bọn chúng thì tính nguy hiểm cũng tăng lên nhiều lắm.

Chương 37: Săn bắn ban đêmChỉnh sửa : kktruyen.comTrì Dương yên lặng gật đầu, tiếp nhận phòng hộ phục.- Hai người muốn đi đâu sao?Nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Trì Dương đứng dậy, Trần Dao nhịn không được hỏi một câu.Mặt khác các cô gái cũng nhìn qua Nhạc Trọng cùng Trì Dương, trong mắt hiện ra vẻ lo lắng, hai nam nhân này là tâm phúc của cả đoàn đội, một khi mất đi hai nam nhân này, các nàng thật không biết nên sống sót trong tận thế thế nào.Nhạc Trọng vẻ mặt nghiêm nghị nhìn qua Trần Dao dặn dò:- Chúng tôi muốn đi ra ngoài săn giết tang thi, mọi người ở lại nơi này đóng kỹ cửa phòng, không được đi ra ngoài!

Cũng đừng cho bất cứ kẻ nào ngoài chúng ta đi vào.Trần Dao chau mày, lên tiếng khuyên:- Muộn như vậy đi ra ngoài quá nguy hiểm mà?

Nếu như gặp được mấy con S1 thì làm sao bây giờ?S1 thân thủ nhanh nhẹn làm cho Trần Dao ấn tượng rất lớn, nếu không có Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, một đầu S1 có thể giết chết toàn bộ người trong phòng này.Trương Tuyền cũng mở miệng khuyên:- Đúng vậy a!

Nhạc Trọng, ngày mai lại đi!Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt nói:- Cảm ơn hảo ý của các cô, nhưng mà tôi phải đi.Nhạc Trọng chủ ý đã định, những người còn lại phản đối cũng không có chút tác dụng nào.Không lâu sau Nhạc Trọng cùng với Trì Dương hai người rời khỏi gian phòng nhỏ an toàn này.Lúc này màn đêm đã bao phủ bầu trời, tuy điện lực trước mắt cung cấp không có gián đoạn, nhưng mà không có một căn nhà nào sáng ánh đèn, chuyện này làm cho người ta liên tưởng tới thành phố chết.Duy nhất đáng được ăn mừng là trên bầu trời vẫn còn trăng sáng, ánh trăng chiếu rọi khắp nơi, làm cho thế giới hắc ám này nhiều ra một tia hy vọng.Nhạc Trọng nhìn qua ánh trăng trên trời cao, vừa đi vừa nói chuyện cũ:- Dương tử, chúng ta đã bao lâu rồi không có kề vài chiến đấu như thế này?Trì Dương ngắn gọn nói:- Hai năm!Sau hai năm cấp 3 tiêu xài không chút kiêng nể gì, bởi vì một việc phát sinh, Nhạc Trọng bị đả kích thật lớn, vào lúc trước khi chuẩn bị thi đại học thì hắn như biến thành người khác.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra vẻ cô đơn, nhàn nhạt thở dài một hơi:- Hai năm sao?Hai năm trước cũng vào trong đêm tối trăng sáng như thế này, một nữ hài con mắt to tròn mà Nhạc Trọng ái mộ đã đi theo người khác.

Bởi vì gia đình của thằng đó có tiền.

Hắn đã từng dùng tiền làm lễ vật tặng cô bé, liên tục một tháng làm công kiếm tiền chỉ vì trợ giúp nàng tổ chức một bữa tiệc sinh nhật, tiền này với nàng là một lễ vật mua thể diện.Trì Dương nhướng mày nói:- Nhạc Trọng, quên con bé đó đi.

Nữ nhân kia không xứng với anh, không nên quan tâm tới.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, nhìn qua Trì Dương cười nói:- Tôi đã sớm quên cô ta.

Hiện tại việc cấp bách là sống sót, chút nặng nhẹ đó tôi vẫn hiểu được.Trì Dương nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng một hồi rồi không nói gì thêm.Vừa rời khỏi cư xá, Trì Dương cùng Nhạc Trọng đã an tĩnh lại, không nói thêm gì nữa.Nhạc Trọng đi vào trong một cư xá buôn bán nhỏ, nhìn qua tòa nhà buôn bán đó ra lệnh cho Bạch Cốt:- Phá hư nó!Bạch Cốt nhận được mệnh lệnh, lập tức huy động búa lớn, một búa bổ vào cửa thủy tinh của cửa hàng, lúc này âm thanh thủy tinh vỡ vang lên ầm ầm.Âm thanh thủy tinh vỡ truyền ra trong đêm tối rất rõ ràng, cũng vô cùng chói tai, mấy tang thi ở gần khu buôn bán này cũng lung la lung lay đi tới.Ở gần cư xá có không ít tang thi bị âm thanh xe trường học hấp dẫn đưa tới, bây giờ nghe được âm thanh thủy tinh vỡ, những tang thi kia bây giờ đang đi tới gần.Không lâu thì có hơn trăm đầu tang thi lung la lung lay đi tới chỗ Nhạc Trọng, Trì Dương.- Phiền toái lớn!Nhạc Trọng nhìn thấy cả đoàn tang thi đi tới, xem online tại kktruyen.com số lượng vượt qua trăm đầu thì nhướng mày.Những tang thi hình thành đoàn thì khó đối phó nhất.

Tang thi tán loạn thì có thể thông qua nhiều thủ đoạn mà đối phó, nếu hình thành một đoàn thì khó mà đối phó được.- Lên đài cao!Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương nói ra.Hai người nhanh chóng lui về phía sau, thối lui lên bậc thang của cư xá.Những tang thi này lung la lung lay đi tới gần nơi này.Tang thi đi lên đài cao không nhanh chóng và khó khăn, không ít tang thi bị trượt chân ngã xuống, ngã nhào trên đất, tang thi còn lại giẫm lên đồng bạn té xuống.Một bậc thang đã làm cho mười đầu tang thi ngã xuống, một hồi lâu mới đứng lên.Trong tiểu khu con đường nhỏ hẹp, chỉ cho phép bốn người đi song song, những tang thi này đi vào trong tiểu khu thì không phải lách vào thành một đoàn, khi tiến lên bị vấp chướng ngại vật và té ngã.- Tiêu diệt chúng!Nhìn thấy trước tiểu khu chen chúc nhiều tang thi đi vào, Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Cốt ra lệnh một tiếng.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Bạch Cốt đi lên phía trước, nó huy động búa lớn, giống như gió xoáy lao thẳng về phía tang thi.Tất cả tang thi bị Bạch Cốt chém giết dễ dàng, Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người thì rời rạc lách qua bên cạnh Bạch Cốt, chém giết cá lọt lưới.Bạch Cốt với tư cách sinh vật bất tử có thể bỏ qua virus của tang thi, Nhạc Trọng cùng Trì Dương lại không thể.

Mặc dù bọn họ mặc phòng hộ phục cũng phải cẩn thận từng chút một.Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người vừa đánh liên tục vừa lui lại, dưới sự hợp tác của Bạch Cốt cũng phải chiên đấu hơn một giờ đồng hồ.Nhạc Trọng rốt cuộc tăng lên cấp 11, Trì Dương thì tăng lên cấp 7.

Nhạc Trọng lựa chọn cường hóa 1 điểm nhanh nhẹn, 1 điểm thể lực.Hơn trăm đầu tang thi cho đồ rất keo kiệt, chỉ cho ra hơn trăm sinh tồn tệ và ba quả táo sức sống.Tiêu diệt đầu tang thi cuối cùng, Nhạc Trọng thở dài một hơi nói ra.- Trở về đi!Chiến đấu với một đám tang thi vô cùng tiêu hao thể lực, thể lực của Nhạc Trọng lúc này cũng chỉ còn lại 7 điểm.Toàn thân Trì Dương đổ mồ hôi, chỉ gật gật đầu, thể lực của hắn tiêu hao không sai biệt lắm, không cách nào tiếp tục chiến đấu nữa.Nhạc Trọng cùng Trì Dương vừa về tới nhà, Trương Lệ đã tiến lên nói với bọn họ:- Các anh đã về, nước tắm đã đun xong.Các nữ hài khác vô cùng hâm mộ nhìn qua Nhạc Trọng cùng Trì Dương.

Nguyên nhân thế giới biến dị hiện tại còn không rõ ràng cho lắm, nước uống không người nào dám uống.

Tắm rửa cũng là chuyện không đơn giản, hiện tại trở nên xa xỉ, bởi vì chỉ có đun nước tinh khiết mà tắm mới xem như an toàn.Lại nói trong đoàn đội cũng chỉ có ba người Kỷ Thanh Vũ, Nhạc Trọng, Trì Dương là chủ lực chiến đấu mới được tắm rửa, dù sao bọn họ cũng là chủ lực mà.Nhạc Trọng gật gật đầu cùng Trì Dương đi vào trong phòng tắm.- Thật là thoải mái!Thời điểm được nước ấm tẩy rửa cơ thể, Nhạc Trọng phát ra một tiếng hạnh phúc, hắn tẩy rửa những vết bẩn khi chiến đấu với đám tang thi, đây chính là thời khắc hưởng thụ khó có được.

Càng đừng nói tới tài nguyên nước thiếu thốn như hiện giờ.Trì Dương ngồi xổm trong thùng nước nóng, khó được lộ ra thần sắc tươi cười.- Nhớ lúc chúng ta ở trường cấp hai chứ.

Chương 38: Xe trường học bị trộmChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cùng Trì Dương nhớ lại lúc học ở trường cấp hai, mùa hè một đám nam sinh vây quanh một cái hồ và tắm trần.

Đến mùa đông mọi người mượn thùng nước ấm chúc mừng năm mới vui vẻ.Nhạc Trọng trầm mặc một chút, chậm rãi nói ra:- Không biết bọn báo tử bây giờ như thế nào rồi?Báo tử chính là một trong những bạn bè của Nhạc Trọng, sau kỳ thi đại học thì bạn bè ngày xưa bây giờ mạnh ai nấy đi.Trì Dương nói:- Yên tâm, mạng của bọn chúng cứng lắm, sẽ không dễ dàng chết như vậy đâu.- Ân!Nhạc Trọng cùng Trì Dương tắm rửa xong thì mọi người trở về phòng và thiếp đi.Trong một căn phòng nhỏ, Viên Doanh đột nhiên nói ra:- Trương Lệ, tôi nhìn trúng Nhạc Trọng, tôi muốn anh ấy làm bạn trai của mình.

Cô ủng hộ tôi chứ?Trương Lệ sững sờ, dáng người Nhạc Trọng chém giết tang thi hiện ra trong mắt của nàng, nàng do dự một chút vẫn nói ra:- Ân, tôi sẽ giúp cô.Viên Doanh tiếp tục nhìn qua Lâm Kỳ ở bên người nàng, nói:- Lâm Kỳ, cô cũng ủng hộ tôi chứ, đúng không?

Nếu như Nhạc Trọng trở thành bạn trai của tôi, tôi sẽ nhờ anh ta bảo hộ mọi người.Lâm Kỳ lập tức lâm vào trầm mặc, nàng cũng có chút hảo cảm với Nhạc Trọng đấy, tuy không đạt tới mức yêu, nhưng mà nàng cũng không phải là người dễ dàng buông tha quyền lợi của nàng.

Nhưng mà tính cách của nàng nhu nhược hướng nội, không thể cự tuyệt người khác.- Quá xấu rồi!

Mà Viên Doanh muốn ưa thích Nhạc Trọng nên dùng bản lĩnh của mình mà đi lên túm lấy.

Bây giờ nói ở nơi này thì làm được cái gì?

Làm cho đám bạn thân của mình biết khó mà lui, giảm bớt người cạnh tranh sao?Đúng lúc này Trương Tâm ở bên cạnh mở to mắt nhìn qua Viên Doanh mỉa mai.Viên Doanh có chút thẹn quá hoá giận phản bác:- Đây là chuyện của chúng tôi, mắc mớ gì tới cô?Sâu trong lòng Viên Doanh cũng khó mà không có suy nghĩ loại bớt người cạnh tranh.

Nàng là nữ hài khí chất thập phần xinh đẹp.

Thế nhưng mà Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ cũng có khí chất hơn xa so với nàng.

Nàng không có lòng tin đủ thắng hai nữ hài này được, mà bên người Trì Dương có Vương Thiến, Trương Hân hai nữ hài đều không kém gì so với nàng, Trương Tuyền cũng có bộ dáng làm người ta trìu mến, trong lòng của Viên Doanh tràn ngập cảm giác nguy cơ.Trương Tâm cười nhạt một chút nói:- Chuyện này nói với tôi thì có vấn đề gì.

Tôi chẳng qua không quen nhìn cách làm của cô mà thôi.

Kỳ thật cô cũng chẳng phải thích Nhạc Trọng gì, cô chỉ muốn tìm một người bảo vệ mà thôi.

Bàn tính của cô không vượt qua ai đâu.Viên Doanh tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, mắng:- Cô nói lung tung!Trương Lệ vội vàng tới hoà giải:- Đừng có cãi.

Nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai đoán chừng tới phiên chúng ta đi ra ngoài săn bắt tiến hóa, nếu như không nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai làm gì có khí lực mà săn tang thi.Nghe Trương Lệ nói thì Viên Doanh cùng Trương Tâm lúc này mới đình chỉ cãi lộn, hừ lạnh một tiếng sau đó thiếp đi.Thời gian qua 12h, cửa phòng 208 mở ra, Triệu Chân lúc này nhẹ chân nhẹ tay đi ra ngoài, nhanh chóng đi tới chiếc xe trường học.Vừa lên xe trường học, Triệu Chân lấy trong lòng một xâu chìa khóa, hắn đưa một cây chìa khóa vào ổ.Vân Nghĩa thì ngồi trên ghế lái, lập tức khởi động xe trường học.Nương theo đó là âm thanh động cơ vang lên, chiếc xe trường học này lao nhanh khỏi cư xá.- Âm thanh gì thế?Cơ hồ thời điểm âm thanh xe trường học vừa khởi động vang lên, bọn người Nhạc Trọng cũng đã bừng tỉnh.Chỉ mặc một thân áo ngủ, Nhạc Trọng lập tức tới ban công, chỉ nhìn thấy xe trường học đang lao đi, mặt của hắn bắt đầu âm trầm lại.Trần Dao cũng ăn mặc một thân áo ngủ đi tới, có chút lo lắng nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Phát sinh chuyện gì, Nhạc Trọng?Trần Dao mơ hồ cũng đoán được chân tướng của sự việc, nhưng mà nàng cơ hồ không dám tin.Nhạc Trọng xanh mặt nói:- Xe của chúng ta bị người ta lái đi rồi.Sắc mặt của Viên Doanh lúc này trở nên vô cùng tái nhợt, nói:- Vậy làm sao bây giờ?

Bởi như vậy chúng ta làm thế nào đi tới thành phố Lũng Hãi?Ánh mắt tất cả mọi người trong phòng lúc này nhìn qua Nhạc Trọng.

Trừ Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ ra, con mắt của những người còn lại đều tràn ngập sợ hãi, không có một phương tiện giao thông tốt, bọn họ muốn từ nơi này đi tới thành phố Lũng Hãi cách cả trăm dặm cơ hồ khả năng không lớn.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Không cần lo lắng, ngày mai tôi đi lấy một chiếc d o wn l.o-a d PR-C mới n h-ất tại -kktr uyen...c.o,m xe khác là được rồi.

Tất cả mọi người đi về nghỉ ngơi đi.Nhìn thấy Nhạc Trọng nói như vậy, những người khác cũng do dự một chút mới nhao nhao đi về phòng nghỉ ngơi, xe đã bị lái đi, bọn họ cho dù có gấp cũng không làm gì được.- Thật sự là nhân tâm khó dò!Nhạc Trọng nhìn qua bên ngoài cửa sổ và thở dài một hơi.

Hắn không nghĩ tới người hôm nay mình cứu, quay đầu lại có thể trộm chết xe mà hắn vất vả mới lấy được.Trì Dương đi tới an ủi Nhạc Trọng:- Đừng nóng giận, xe không có thì ngày mai chúng ta đi tìm một chiếc là được!- Ân.Nhạc Trọng cũng rất nhanh điều chỉnh tâm tình, trở về phòng nghỉ ngơi.Triệu Chân lúc này lái xe trường học chạy ra khỏi cư xá và đi tới thành phố Lũng Hãi.Sau khi chạy được một đoạn đường thì Lý Mạn Ny có chút do dự nói một câu:- Triệu Chân, chúng ta phải làm vậy thật sao?

Dù sao Nhạc Trọng hắn cũng từng cứu chúng ta.Nghe Lý Mạn Ny nói thì trong lòng mọi người trên xe đều có chút ít cảm giác xấu hổ.

Thế giới biến dị không lâu, tâm tư thẹn thùng của bọn họ còn chưa bị mài sạch.Triệu Chân an ủi:- Muốn tới thành phố Lũng Hãi, chúng ta chỉ có thể tìm đủ phương pháp mà thôi.

Nếu như không làm như vậy, chúng ta căn bản không cách nào đi đến thành phố Lũng Hãi.

Mạn Ny cô đừng lo lắng, Nhạc Trọng lợi hại như vậy, anh ta sẽ tìm được chiếc xe thứ hai nhanh thôi.Một gã khác nam sinh tên Kỷ Vân cũng có chút căm giận bất bình nói ra:- Đúng vậy a!

Mạn Ny, cô nhìn Nhạc Trọng đi, chẳng qua là cứu chúng ta mà thôi, một bộ dáng cao cao tại thượng, bảo chúng ta đều phải nghe theo lời của hắn, hắn cho mình là ai?

Một chút tố chất cũng không có.- Đúng rồi!Những người khác cũng phụ họa theo.

Làm thấp đi Nhạc Trọng, có thể làm cho nội tâm áy náy của bọn họ giảm đi một chút.Đúng lúc này xe trường học chạy tới khu Thanh Vân, đây là khu vực phồn hoa nhất thành phố Lôi Giang, trên đường phố khắp nơi đều là xe con rải rác.Tất cả tang thi giống như quỷ mị rải rác ở các nơi.Đột nhiên Vân Nghĩa cho xe chạy chậm lại, nói:- Triệu Chân, phía trước kẹt xe, làm sao bây giờ?Ở phía trước, chiếc xe con liên hoàn chạm vào nhau ngăn cản đường đi.Trong nội tâm Triệu Chân cả kinh, quyết định thật nhanh lớn tiếng kêu lên:- Lui về phía sau!

Lập tức lui về phía sau!

Xe tuyệt đối không thể dừng lại.Một khi xe dừng lại thì sẽ có tang thi vây quanh, bọn họ ở đây không có người nào có thể chống lại tang thi cả.

Chương 39: Liên tục tử vongChỉnh sửa : kktruyen.comĐúng lúc này đột nhiên có âm thanh lớn vang lên, hai đầu S1 phá tan cửa sổ xe nhảy vào trong xe.Một đầu S1 một trảo bắt lấy một nữ sinh, sau đó há miệng ra cắn đứt yết hầu của nữ sinh này, máu tươi chợt từ cổ họng của nữ sinh này tuôn ra ngoài, tung tóe lên người của đầu S1 kia.Một đầu S1 khác cũng dễ dàng chộp về phía một nữ sinh khác, kéo lê một vêt thương trên người của nữ sinh này.- Cứu mạng! !

Cứu mạng ah!Trên xe lập tức loạn thành một đoàn, những nữ sinh còn lại gào khóc vọt tới chỗ Triệu Chân.Trong tiểu đội này thì Triệu Chân là thủ lĩnh bọn họ, cũng là người tâm phúc của họ.Sau khi cắn chết nữ sinh kia, đầu S1 này tiếp tục bổ nhào về phía trước, giống như báo săn lập tức lao tới một nữ sinh, mở cái miệng lớn tanh hôi của nó cắn lên cổ của nữ sinh, cắn đứt yết hầu của nữ sinh này.Một đầu S1 khác cũng như con báo bổ nhào lên mặt đất, một ngụm cắn đứt yếu hầu nữ sinh gần nhất.Trong mấy hô hấp ngắn ngủi, trong xe trường học có ba nữ sinh tử vong, trong mắt các nàng hiện ra hối hận và không cam lòng, nếu như các nàng lựa chọn sống chung một chỗ với Nhạc Trọng thì hiện tại sẽ sống thật tốt.Triệu Chân cũng nhìn ra hai đầu S1 lợi hại, lực lượng vượt xa những tang thi bình thường, hắn lập tức lên tiếng hét lớn:- Đỗ xe! !

Đỗ xe!Vân Nghĩa thập phần tín nhiệm Triệu Chân, hắn lập tức phanh xe.Dưới tác dụng của lực quán tính, cả hai đầu S1 đều bay về phía trước, chúng rất nhanh thuận thế đứng lên, lại đánh về một người.Đúng lúc này Triệu Chân cầm cây gậy gỗ tân thủ trong tay, thoáng một cái đã nhảy ra ngoài cửa sổ xe, vứt bỏ tất cả mọi người chạy về hướng xa xa.

Hắn đã đoán được cho dù tất cả mọi người có tiến lên thì những người này chưa từng trải qua cường hóa sẽ không làm gì được S1, mà những người này là vật thu hút chủ yếu cho hắn chạy thoát.Nhìn thấy Triệu Chân chạy trốn, trong xe, tất cả mọi người đều sững sờ.

Trước đó Triệu Chân còn thề son sắt sẽ dùng tính mạng của mình bảo hộ tất cả mọi người, thế nhưng mà thời điểm gặp được nguy hiểm thì hắn là người đầu tiên chạy trốn.

Trong lòng của mọi người thập phần tín nhiệm Triệu Chân đã sụp đổ rồi.Lý Mạn Ny là người phản ứng trước tiên, nàng cũng cắn răng nhảy ra ngoài cửa sổ, sau đó chạy về một hướng xa xa, tuy trong bóng đêm nàng không biết mình chạy về hướng nào, nhưng mà tuyệt đối còn tốt hơn ở lại trong xe trường học chờ chết.Những người khác thấy vậy đều tỉnh ngộ, nhao nhao nhảy ra ngoài cửa sổ xe.Vân Nghĩa cũng nhanh chóng rời khỏi ghế điều khiển, thời điểm chạy trối chết ra ngoài thì một đầu S1 bổ nhào lên trên người hắn, đè hắn xuống mặt đất, đồng thời mở cái miệng lớn dính máu một ngụm cắn đứt yết hầu của hắn.Một đầu S1 khác bổ nhào về phía nam sinh đang bỏ chạy, một ngụm cắn đứt yết hầu của tên này.Tiêu diệt xong tất cả người sống trên xe trường học, hai đầu S1 cũng không có tiếp tục truy kích những người còn lại, chỉ từng ngụm ăn lấy huyết nhục tươi sốt còn lại, cắn thi thể những người này rách tung tóe.Trên xe lúc này chỉ còn lại bảy thi thể, đầy đủ cho hai đầu S1 hưởng dụng.Mà trong đêm tối những đầu tang thi kia nghe được âm thanh hấp dẫn, lung la lung lay đuổi về hướng này.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng và mọi người đều tỉnh lại.Nhạc Trọng nhanh chóng chạy về phía Lộ Văn hỏi:- Văn Văn, tinh thần lực của em khôi phục thế nào rồi?Lộ Văn mỉm cười nói:- Đã hoàn toàn khôi phục.Nhạc Trọng nhanh chóng nói ra:- Lập tức trị thương cho Kỷ Thanh Vũ!- Ân!Lộ Văn gật gật đầu, hai tay đặt lên người của Kỷ Thanh Vũ, hai luồng bạch sắc quang mang từ trong tay của nàng tuôn ra ngoài, chui vào trong thân thể của Kỷ Thanh Vũ.Chúng nữ Viên Doanh cũng vây tới, các nàng lần đầu tiên nhìn thấy có người dùng kỹ năng trị liệu thế này, năng lực thần kỳ giống như ma pháp này các nàng lần đầu tiên mới thấy được.Hào quang chớp động xem ,onli,ne. tạ,i, k ktru.y en..-co m một chút, sắc mặt của Kỷ Thanh Vũ vốn tái nhợt, bây giờ đã có chút huyết sắc.Nhạc Trọng hỏi:- Thế nào rồi?Kỷ Thanh Vũ động thân thể một cái, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng, ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng nói:- Đã tốt hơn nhiều.Nhạc Trọng nhìn qua Lộ Văn phân phó nói:- Tiếp tục trị liệu cho nàng!Lộ Văn lần nữa phát động kỹ năng, hai luồng bạch sắc quang mang chui vào thân thể của Kỷ Thanh Vũ.Hào quang trị liệu màu trắng biến mất, Nhạc Trọng quan tâm hỏi:- Thế nào?Kỷ Thanh Vũ từ trên ghế sa *** đứng lên, bắt đầu làm ra một it động tác thể dục, thân thể của nàng đã khỏe lại.Kỷ Thanh Vũ nhiều năm rèn luyện nên dáng người nổi bật gợi cảm, ngực và mông vểnh lên, cộng thêm gương mặt xinh xắn, khí chất oai hùng đúng là cực kỳ mê người.Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ giãn thân thể tràn ngập mị lực, ánh mắt trong lúc này cũng thất thần.Kỷ Thanh Vũ giãn thân thể hoàn tất, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Khôi phục hơn phân nửa, đã có thể chiến đấu!- Tốt!

Hôm nay người ra ngoài tìm phương tiện giao thông sẽ là Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương, Vương Song.

Những người còn lại lưu thủ trong nhà đi.

Trong nhà lấy Trần Dao làm chủ.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Dao, vẻ mặt nghiêm nghị nói ra:- Trần Dao, cô nhất định phải nhớ kỹ lời tôi nói, cho dù người khác cầu khẩn như thế nào đều không được cho vào đấy.

Nếu như đối phương cưỡng ép phá cửa, lập tức dùng súng ngắn bắn gục, hiểu chứ?- Tôi hiểu!Trần Dao trải qua chuyện đám côn đồ tập kích, đã có chút hiểu thế giới tận thế tàn khốc này, nàng nhanh chóng gật đầu đáp ứng.Sau khi hoàn thành công việc thì Nhạc Trọng mang theo Kỷ Thanh Vũ nhanh chóng rời khỏi cư xá, bước nhanh ra bên ngoài.Vừa ra khỏi cư xá Vương Song dò hỏi:- Hiện tại chúng ta đi nơi nào?Nhạc Trọng sớm tính ra phương an, hắn lập tức nói:- Đi khu Giang Nam, đường Mộc Thanh, chỗ đó có ít người qua lại, cũng là khu buôn bán xe lớn.Xe bình thường sẽ bị tang thi công kích mấy lần là hỏng, chỉ có xe cỡ lớn cùng xe việt dã mới có thể bị tang thi không ngừng công kích mà vẫn hoạt động.Không có xe trường học bảo hộ, Nhạc Trọng chỉ có thê cẩn thận dẫn mọi người đi vòng quanh, né qua những đoạn đường phồn hoa có tang thi tụ tập, đi về khu Giang Nam đường Mợ Thanh.Bốn người Nhạc Trọng chọn những khu vực vắng vẻ mà đi, những tang thi rải rác trên đường bị bốn người Nhạc Trọng giải quyết.Được sự trợ giúp của Nhạc Trọng thì Vương Song cũng thành công solo một đầu tang thi, hắn cũng có được dũng khí cận chiến với tang thi.Một đoàn người cẩn thận từng li từng tí tiêu diệt mấy chục đầu tang thi rải rác thì nhanh chóng đi tới khu Giang Nam đường Mộc Thanh.Được Mộc Thanh này thuộc về ngoại ô, tang thi không nhiều lắm, Nhạc Trọng lúc này vô cùng thuận lợi đi tới một cửa hàng bán xe vận tải.Trước cửa hàng xe kia chỉnh tề bầy đặt ba chiếc xe vận tải lớn màu xanh da trời.Một đao chém đứt đầu lâu của tang thi mặc đồng phục, Nhạc Trọng thập phần nhanh nhẹn tìm trong túi quần của tang thi này một chuỗi chìa khóa.

Chương 40: Kẻ săn thúChỉnh sửa : kktruyen.com- Đều lái ba chiếc xe sao?Trì Dương nhìn qua Nhạc Trọng hỏi, bọn họ trải qua thí nghiệm thì tìm được chìa khóa của ba xe.Nhạc Trọng lắc đầu nói:- Chúng ta không có nhiều người điều khiển như vậy.

Hiện tại chỉ có thể lái một xe mà thôi.Sau khi lên xe Vương Song ngồi ở ghê điều khiển hỏi Nhạc Trọng:- Bây giờ đi đâu?Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, trầm giọng nói:- Đi đường Hưng Trữ, cầu Lôi Giang!Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì Vương Song vẻ mặt khiếp sợ:- Đường Hưng Trữ, cầu Lôi Giang phải đi qua đường núi.

Chỗ đó là khu buôn bán của thành phố Lôi Giang, đường dành riêng cho người đi bộ, mà tang thi ở khu vực đó gấp mấy chục lần ở những nơi khác, Nhạc Trọng!

Thật sự phải đi sao?- Đúng vậy!Nhạc Trọng trầm giọng nói.- Tôi hiểu!Vương Song cắn răng một cái, hắn quay đầu xe chạy tới cầu Lôi Giang mà đi.Mà ở trên cầu Lôi Giang khắp nơi đều là những chiếc xe bị tàn phá, chỉ n h ,sửa b.ởi kktr u yen.-c om mà ngay cả thành cầu lớn bảo hộ cũng bị phá nát, cả cầu lớn đều bị một đám xe ngăn cản, tất cả tang thi đang tuần tra lui tới ở chỗ đám xe này.Đây là khu vực vô cùng phồn hoa của thành phố Lôi Giang, nhưng mà đường đi bị những chiếc xe ngăn cản, cũng chỉ có những chỗ không phồn hoa mới ít xe cộ qua lại.

Thế giới dị biến thì có không ít người đang ngồi trên qua lại trên đường bị tang thi cắn.Mà hướng khác của cầu Lôi Giang, đó là khu phố mua sắm lớn của thành phố Lôi Giang, vô cùng phồn hoa, ở nơi đó vào chủ nhận sẽ có vài vạn người qua lại du ngoạn khắp nơi.Hiện tại khu vực phồn hoa nhất của thành phố Lôi Giang cũng là khu vực nguy hiểm nhất của thành phố Lôi Giang hiện tại.Nhạc Trọng lúc này đi tới cầu Lôi Giang, mà trên cầu lớn Nhạc Trọng nhìn thấy vô số tang thi đang qua lại.Ngồi ở xe phía trên, Nhạc Trọng nhìn qua điểm cuối cùng của cầu Lôi Giang.Chỉ thấy điểm cuối của cầu Lôi Giang có một cánh cửa hào quang đang phát tử quang liên tục.

Mà cánh cửa hào quang đang đóng chặt, đứng ở trước cửa có bốn nhân hình mọc ra cái đuôi, tứ chi chạm đất, thân thể có màu nâu đen, chiều cao chừng hai mét và tướng mạo dữ tợn.- BOSS cấp 20, kẻ săn thú loại hình 1.

Đây là thể lây nhiễm tiến hóa có virus ăn mòn, chúng chỉ có bản năng săn tìm thức ăn.

Bản năng chiến đấu cường hoành, tốc độ, lực lượng đều không có chỗ nào thiếu hụt.

Kèm theo kỹ năng: virus lây nhiễm.Dường như bị âm thanh động cơ của xe hấp dẫn, kẻ săn thú đang gặm lấy một tang thi nằm trên mặt đất ngẩng đầu lên, vứt bỏ đồ ăn của mình, nhanh chóng chạy như bay về hướng này.Bốn đầu kẻ săn thú cực kỳ linh mẫn, giống như báo săn nhảy qua hài cốt của đám xe cộ trên đường, nhảy qua bầy tang thi, tốc độ cực kỳ kinh người, điên cuồng tiếp cận hướng này.- Mau lui lại!Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, nhìn qua Vương Song quát.Vương Song không nói hai lời, lập tức quay đầu xe và giẫm chân ga lớn nhất, điên cuồng chạy về phía sau.Chiếc Đông Phong kilocalo đụng bay một đám tang thi đang chặn đường, chạy ra như bay trên đường phố.Bốn đầu kẻ săn thú này đuổi theo không bỏ, sau khi đuổi theo ra khỏi cầu lớn thì hai đầu kẻ săn thú dừng lại, một đầu trở lại thủ hộ trước cánh cửa lớn màu tím, một đầu thì canh giữ ở đầu cầu.

Mặt khác hai kẻ săn thú tứ chi tề động, giống như báo săn mồi chuyên môn đuổi theo đám người Nhạc Trọng.Hai đầu kẻ săn thú này không hổ là BOSS cấp 20, chúng toàn lực chạy thì tốc độ đã vượt qua vận tốc 80 km / h của chiếc Đông Phong kilocalo.Hai đầu kẻ săn thú này từng chút từng chút tiếp cận chiếc xe Đông Phong kilocalo.- Làm sao bây giờ?

Nhạc Trọng?Vương Song nhìn qua hai đầu kẻ săn thú qua kính chiếu hậu, sắc mặt tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy quái vật có thể đuổi theo xe đấy, từ bản năng hắn cảm giác được hai con quái vật này quá đang sợ.

Quái vật như vậy hắn tuyệt đối không chống lại nổi.- Chạy nhanh lên!Nhạc Trọng trầm giọng nói.Vương Song gật gật đầu, lập tức cho xe chạy vào đường cao tốc.- Hết rồi!Vương Song vừa mới chạy tới gần đường cao tốc, xa xa nhìn thấy hiện trạng của đường cao tốc, chợt sắc mặt tái nhợt và nội tâm biến thành tuyệt vọng.Trên đường cao tốc chật ních đủ loại xe cộ, đem đường cao tốc chắn lại chặc chẽ.

Hiển nhiên sau khi diễn ra dị biên thì đại bộ phận người trong xe bỏ lại xe chạy trối chết, đem chỗ này chắn lại chặc chẽ.Chiếc xe Đông Phong kilocalo không cách nào chạy vào đường cao tốc được.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra hàn quang, nói:- Dừng lại!

Chuẩn bị chiến đấu.Trong lòng Vương Song biết rõ tốc độ của hai con quái vật này nhanh hơn chiếc Đông Phong kilocalo, cho dù có chạy cũng không chạy thoát, hắn cắn răng một cái, lập tức dừng xe lại.- Dùng súng!

Không nên dùng gậy tân thủ!Nhạc Trọng gỡ khẩu tiểu liên 79 trước ngực xuống, thoáng cái nhảy ra khỏi xe.

Đối mặt với kẻ săn thú BOSS cấp 20, sử dụng gậy tân thủ chính là muốn chết.

Bọn họ lúc trước đi tìm phương tiện giao thông, mỗi một người đều mang theo một khẩu súng tiểu liên 79 và sáu băng đạn.Lúc này vào thời điểm sống chết trước mắt, cho dù Vương Song gần đầy nhát gan cũng cầm lấy tiểu liên 79 nhảy ra khỏi xe, đi đến bên người Nhạc Trọng, chỉ có đừng bên người của Nhạc Trọng hắn mới có dũng khí này.Trì Dương cùng Kỷ Thanh Vũ cũng thập phần nhanh nhẹn nhảy ra khỏi xe, nắm chặt khẩu tiểu liên 79 trong tay của mình.Tốc độ của hai đầu kẻ săn thú cực nhanh, cơ hồ chỉ trong chớp mắt là còn cách mọi người năm mươi mét.- Bắn!Nhạc Trọng nổi giận gầm lên một tiếng, hắn đem sợ hãi của mình thông qua súng phát tiết ra ngoài, đồng thời bóp cò bắn phá điên cuồng vào một đầu kẻ săn thú.Vương Song, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ cũng cùng một thời gian bóp cò bắn vào hai con kẻ săn thú kia.Mưa đạn bay múa, tuy bốn người Nhạc Trọng bắn súng cực kỳ kém cỏi, thế nhưng mà dưới làn đạn dày đặc như vậy vẫn có viên đạn bắn trúng thân thể hai đầu kẻ săn thú, bắn ra một lỗ máu, từng đoàn từng đoàn máu đen từ trong vết thương chảy ra ngoài.

Bởi vì tốc độ của hai con kẻ săn thú quá nhanh, cho nên viên đạn cơ hồ xuyên qua thân thể của chúng bay ra sau.Bị viên đạn xuyên qua thân thể, nếu là sinh vật bình thường chỉ sợ đã sớm nằm co quắp trên mặt đất. nhưng mà hai đầu kẻ săn thú này vẫn hoạt động bình thường, hướng bên này bên kia.

Hơn nữa hai đầu kẻ săn thú mạnh mẽ xông tới khác xa tang thi, chúng lập tức làm động tác né tránh, hướng về một bên trốn tránh, tiến hành chiến đấu.Cho dù là kẻ săn thú nhưng nếu như đạn bắn trúng não của chúng và phá hư thì chúng cũng sẽ chết.

Đồng thời nếu như đốt ngón tay chân gãy thì hành động của chúng cũng chịu ảnh hưởng tới toàn thân.Tài bắn súng của bốn người Nhạc Trọng không tinh, hai đầu kẻ săn thú này lập tức né tránh, dùng tốc độ nhanh chóng của chúng, bốn người Nhạc Trọng bắt không trúng được bọn nó.Sau khi bắn hai mươi viên đạn xong thì hết đạn, thừa dịp bốn người đổi băng đạn thì hai đầu kẻ săn thú như báo săn mồi lập tức lao thẳng tới.

Chương 41: Trọng thươngChỉnh sửa : kktruyen.comKhông có chút gì do dự, Nhạc Trọng phát động kỹ năng cấp 2 Ảnh Bộ, tốc độ bỗng nhiên tăng vọt, hắn như mũi tên lao thẳng về phía trước, một đao chém vào đầu kẻ săn thú.Gia tăng 30 điểm nhanh nhẹn làm tốc độ của Nhạc Trọng cực kỳ đáng sợ, cơ hồ trong nháy mắt đao của Nhạc Trọng xuất hiện trước đầu lâu của kẻ săn thú.Đúng lúc này một đầu lưỡi như viên đạn c h ỉ.n h s ử a b ởi kk,t ruyen-.c.om lập tức lao tới, đánh vào Phảng Chế Đường Đao của Nhạc Trọng, đem đao của Nhạc Trọng đánh lệch đi.Một đao kia chém lên bờ vai của kẻ săn thú, thập phần gian nan phát ra âm thanh kim loại ma sát với nhau, khảm vào xương cốt của kẻ săn thú.Đầu kẻ săn thú bị Nhạc Trọng chém trúng lập tức mở to cái miệng dính máu, đầu lưỡi của nó nhanh như viên đạn bắn thẳng vào mặt của Nhạc Trọng.Đúng lúc này Bạch Cốt cũng xông lên, nó huy động búa lớn giống như gió lốc chém thẳng xuốngái lưỡi đang công kích Nhạc Trọng, ngạnh sanh chém đoạn đầu lưỡi của kẻ săn thú thành hai, máu đen văng khắp nơi.Mặt khác Kỷ Thanh Vũ ở bên kia cũng phát động kỹ năng cấp hai Di Động Cao Tốc xông qua, một đao chém lên thân thể của đầu kẻ săn thú công kích Nhạc Trọng.

Đường đao sắc bén chém lên da thịt của kẻ săn thú, chém lên xương đầu của kẻ săn thú, nhưng mà nàng không cách nào chém đoạn.- Đoạn!Nhạc Trọng nổi giận gầm lên một tiếng, dùng hết lực lượng toàn thân chém thẳng xuống một cái, bén Đường đao sắc bén gian nan chém trảo của đầu kẻ săn thú này một cái.Trảo phải của kẻ săn thú bị chém đứt, cái đuôi của nó lúc này nhanh chóng hất lên, đánh thẳng vào ngực của Trì Dương ở bên kia.Trì Dương trùng trùng điệp điệp bay rớt ra ngoài, đâm vào cái kia đại hàng trên xe, phun ra một ngụm lớn máu tươi, xương sườn đều đoạn vài gốc, hoàn toàn đánh mất năng lực chiến đấu.Một đầu kẻ săn thú khác lao thẳng về phía Nhạc Trọng, một trảo nhanh như thiểm điện chộp vào Nhạc Trọng bên này.Tốc độ của kẻ săn thú quá mức đáng sợ, Nhạc Trọng chỉ có thể vứt bỏ đao, tay phải một trảo bắt lấy trảo của kẻ săn thú.Trảo của kẻ săn thú này khép lại, lực lượng khủng khiếp niết tay phải của Nhạc Trọng vang lên âm thanh xương cốt vỡ vụn, nếu không phải Nhạc Trọng mặc phòng hộ phục cấp 2 trên người thì cánh tay bị bóp nát rồi.Thừa dịp Nhạc Trọng phong bế công kích của kẻ săn thú này trong nháy mắt, Bạch Cốt huy động búa lơn nhanh như gió lốc chém thẳng vào đầu của kẻ săn thú này.Máu đen văng khắp nơi, đầu của kẻ săn thú này bị chém bay lên cao cao, thời điểm thi thể kẻ săn thú không đầu này rơi xuống đất, lập tức tuôn ra một hộp báu màu xanh, ba hộp báu màu trắng, một bản sách kỹ năng trân quý, một miếng sinh tồn tệ trị giá hai trăm đồng.

Một đoàn linh quang lớn chui vào trong cơ thể Bạch Cốt, khiến nó lập tức thăng cấp.Thời điểm Nhạc Trọng vừa mới tiêu diệt được một đầu kẻ săn thú thì trảo của con kẻ săn thú còn lại lập tức chộp vào tim của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đang ở trong trạng thái Ảnh Bộ cho nên thân thể của hắn uốn éo nhanh chóng, một trảo của kẻ săn thú này lập tức đánh vào ngực của hắn.Thân thể của Nhạc Trọng dù có phòng hộ phục cấp hai cũng bị lực lượng mạnh mẽ của một trảo này đánh trọng thương, cũng may có phòng hộ phục bằng không Nhạc Trọng đã bị một trải này đục lỗ trên người.

Sức lực to lớn khủng khiếp của nó làm mấy cây xương sườn của Nhạc Trọng bị đánh gãy, bay ra mấy mét ngã nhào trên mặt đất.Mà ở bên kia Kỷ Thanh Vũ rút đao, lần nữa một đao chém lên đầu lâu của kẻ săn thú này.Kẻ săn thú này không có quan tâm tới, cái đuôi của nó vô cùng nhanh chóng đánh lên người của Kỷ Thanh Vũ một cái thật mạnh.

Kỷ Thanh Vũ lập tức như cái giẻ rách bay ra sau bảy tám mét, sau khi đụng vào một chiếc xe tải lớn đang đậu trên đường cao tốc mới dừng lại, phun ra một ngụm máu tươi, té trên mặt đất, sinh tử không biết.- Nhạc Trọng, đón lấy!Đúng lúc này Vương Song đã đổi xong băng đạn súng tiểu liên 79 và ném về chNhạc Trọng, hắn biết rõ mình tuyệt đối không phải là đối thủ của kẻ săn thú này, hắn có thể trông cậy vào cũng chỉ có Nhạc Trọng mà thôi.Đầu kẻ săn thú này đoán được Nhạc Trọng là địch nhân lớn nhất của nó, nó nhanh chóng lao về phía Nhạc Trọng, một trảo muốn đánh nát đầu của Nhạc Trọng.Đúng lúc này Bạch Cốt xuất hiện ở trước người của kẻ săn thú, hung hăng một búa chém vào đầu của kẻ săn thú này.Đầu kẻ săn thú này giống như con mèo né qua một búa của Bạch Cốt đánh tới, cái đuôi hất lên giống như búa lớn nện thẳng vào thân thể của Bạch Cốt, đem Bạch Cốt đánh bay ra xa bảy tám mét.- Đi chết đi!Sau khi nhìn thấy kẻ săn thú đột phá phòng tuyến của Bạch Cốt, Nhạc Trọng cố nén đau đớn nhổ ra một ngụm máu tươi, cầm súng tiểu liên 79 trong tay nhắm vào con kẻ săn thú này bắn xối xả.Tài bắn súng của Nhạc Trọng tuy kém cỏi, nhưng mà hắn chỉ cách kẻ săn thú này có hai mét mà thôi, khoảng cách này căn bản không có khả năng bắn lệch.Hai mươi viên đạn bắn xuyên qua người kẻ săn thú này, thân thể của kẻ săn thú hiện ra rất nhiều lỗ máu, hai phát may mắn bắn xuyên qua xương sống của kẻ săn thú, kẻ săn thú này vô lực ngã xuống mặt đất.Miệng của Nhạc Trọng thở phì phò, nhanh chóng nhặt lấy thanh Phảng Chế Đường Đao, tay trái dùng sức thật lớn chém rụng đầu của kẻ săn thú, chém bay đầu của kẻ săn thú.Đầu của kẻ săn thú vừa rơi xuống thì một hộp báu màu xanh và một bản sách kỹ năng, ba hộp báu màu trắng và một đồng sinh tồn tệ trị giá hai trăm rơi ra ngoài.

Một đoàn linh quang màu trắng lớn lao vào người của Nhạc Trọng, trong óc của hắn vang lên âm thanh dễ nghe.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 12, đạt được hai điểm điểm cường hóa.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 13, đạt được hai điểm điểm cường hóa.Trong chớp mắt trong óc Nhạc Trọng hiện ra hai âm thanh liên tục.Nhạc Trọng cố nén đau đớn nói một câu:- Cường hóa bốn điểm sức sống!Sức sống quyết định cường độ cơ bắp và tốc độ phục hồi thương tổn, sở dĩ Nhạc Trọng có thể còn sống sau một kích mạnh mẽ của kẻ săn thú là nhờ vào phòng hộ phục cấp 2 ngăn cản đại bộ phận lưc lượng, hơn nữa cơ bắp thân thể của hắn vượt qua Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương 50%.Lúc này Nhạc Trọng cũng bất chấp tương lai phát triển thế nào, chỉ có thể lựa chọn cường hóa sức sống, xương cốt của hắn đứt gãy, có thể sớm khôi phục một chút càng tốt.Từng dòng nước nhỏ chạy khắp người của Nhạc Trọng, thân thể của Nhạc Trọng đạt được cường hóa một chút, sau khi cường hóa thì hắn có cảm giác hơi tốt hơn một chút.- Trì Dương!Nhạc Trọng cơ hồ không có dừng lại, cố nén đau đớn trong ngực nhanh chóng vọt tới trước mặt Trì Dương toàn thân đầy máu.- Khá tốt!Nhạc Trọng kiểm tra hô hấp của Trì Dương, phát hiện Trì Dương vẫn còn thở lúc này mới thoáng buông lỏng một hơi.

Trì Dương chính là đồng bọn trọng yếu mà hắn tìm kiếm đấy.

Chương 42: Lựa chọnChỉnh sửa : kktruyen.comSau đó Nhạc Trọng lại điều tra tình hình thân thể của Kỷ Thanh Vũ một chút, phát hiện nàng vẫn còn hô hấp thì nhanh chóng đem bảo vật mà hai đầu kẻ săn thú rơi ra bỏ vào trong bọc, sau đó lại cho Bạch Cốt mang Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương hai người chuyển lên xe vận tải.Vương Song lái xe nhanh như bay chạy thẳng về tiểu khu lúc trước.Sau khi nhận được Vương Song thông tri thì các cô gái trong phòng dũng mãnh đi ra ngoài đỡ bọn họ.Nhìn thấy toàn thân Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương ba người đầy máu, trong mắt những nữ hài này hiện ra thần sắc không thể tin nổi.

Đặc biệt là Nhạc Trọng, các nàng căn bản không nghĩ ra là có sinh vật gì có thể làm cho Nhạc Trọng, kẻ nhảy vào trong thi đàn chém giết như chỗ không người.Lúc này đây Lộ Văn nhìn thấy Nhạc Trọng toàn thân đầy máu thì hiện ra nét lo lắng, trong mắt lập tức nhiễm một tầng hơi nước, vô cùng đau lòng đem hai tay đặt lên người của Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng ca ca, tại sao anh bị thương nặng như vậy?

Anh chờ đã, hiện tại em sẽ chữa thương cho anh!Trải qua nghỉ ngơi gần buổi sáng, Lộ Văn cũng đã khôi phục một ít tinh thần lực.- Không!

Lập tức cho trị thương cho Trì Dương! !

Khục khục!

Anh vẫn còn chịu đựng được.Nhạc Trọng bắt lấy hai tay của Lộ Văn, ho ra ngụm máu lớn và vô cùng kiên định nói ra.Trần Dao vọt tới trước người của Nhạc Trọng, mềm giọng cầu khẩn:- Nhạc Trọng, anh cứu Thanh Vũ trước đi!

Cầu anh, cứu Thanh Vũ trước đi!

Nàng tổn thương quá nặng.Lực lượng của kẻ săn thú còn vượt qua L1 nhiều lắm, một kích này làm cho Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương hai người đều bị trọng thương, nếu không được kịp thời cứu chữa, hai người bọn họ đều chết.- Lộ Văn, tôi ở chỗ này quỳ xuống cầu xin cô, van cầu cô cứu Thanh Vũ!Trần Dao thoáng cái bắt lấy ống quần của Lộ Văn, khóc lóc quỳ gối trước người Lộ Văn cầu khẩn.Kỷ Thanh Vũ lúc ở trong ký túc xá đã mạo hiểm tính mạng đi cứu Trần Dao, từ đó có thể thấy được quan hệ của hai người thân thiết như thế nào.

Trần Dao cũng có thể vì Kỷ Thanh Vũ làm ra cố gắng lớn nhất của bản thân.Lộ Văn lập tức có chút không biết làm sao nhìn Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lao vết máu trong miệng, thở phì phò ra lệnh:- Em phóng thích kỹ năng trị liệu cho Trì Dương một lần, sau đó lại phóng thích kỹ năng trị liệu cho Kỷ Thanh Vũ một lần, nhanh lên!Thời điểm này Nhạc Trọng động niệm, Bạch Cốt thoáng cái đã bắt lấy bàn tay nhỏ của Trần Dao đang kéo lấy Lộ Văn.Trần Dao bị Bạch Cốt cầm lấy, khóc rông lên nhìn Nhạc Trọng cầu khẩn:- Cầu anh, Nhạc Trọng!

Trước cứu Thanh Vũ đi! !

Tôi sau này sẽ nghe theo anh, van cầu anh cứu Thanh Vũ!Lộ Văn có năng lực trị liệu thương thế, nhưng mà tinh thần lực của nàng quá thấp, chỉ một buổi sáng thì nàng chỉ có thể phóng thích trị liệu thuật một lần mà thôi, có lẽ chỉ có thể đủ cứu một người.Lộ Văn đi tới bên người Trì Dương phong thích kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ, hai luồng bạch sắc quang mang chui vào trong người Trì Dương, mà gương mặt tái nhợt không còn chút máu của Trì Dương lúc này nhiều ra một tia huyết sắc..- Cảm ơn cô!Vương Thiến ở bên người Trì Dương nhìn qua Lộ Văn cảm kích nói ra.Lộ Văn khẽ gật đầu, mang theo vẻ mặt mệt mỏi đi tới bên người Nhạc Trọng, có chút bận tâm nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói:- Nhạc Trọng ca ca, tinh thần lực của em không đủ, không cách nào thi triển kỹ năng trị liệu Thanh Vũ tỷ tỷ.Nghe được Lộ Văn nói như vậy thì trong mắt Trần Dao hiện ra thần sắc tuyệt vọng, sắc mặt cũng trở nên vô cùng tái nhợt, tuyệt vọng nàng nhịn không khóc lớn và quát mắng:- Nhạc Trọng, anh là đồ hỗn đản!

Anh là đồ hỗn đản, tôi sẽ không bỏ qua cho anh!

Ô ô! !

Anh là đồ hỗn đản, vì cái gì không cứu Thanh Vũ?

Vì cái gì?- Mặc phòng hộ phục này vào!

Đi trị liệu cho nàng!Nhạc Trọng cố nén đau đớn nứt xương, cởi phòng hộ phục cấp hai trên người đưa cho Lộ Văn.Phòng hộ phục này có tác dụng +5 toàn bộ thuộc tính, có thể cung cấp cho bốn điểm tinh thần lực để Lộ Văn phóng thích trị liệu vết thương nhẹ lần nữa.Lộ Văn mặc phòng hộ phục cấp hai này vào, nàng lập tức cảm giác được tố chất thân thể của nàng đã tăng lên, nàng lập tức đi đến bên người Kỷ Thanh Vũ, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ và phóng thích kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ.Lúc này dưới kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ của Lộ Văn, thương thế rất nặng của Kỷ Thanh Vũ và thỉnh thoảng ho ra máu cũng khôi phục lại bình tĩnh, hiển nhiên tánh mạng đã được bảo trụ.Sau khi cởi bỏ phòng hộ phục ra ngoài, Nhạc Trọng liền cảm giác được năm điểm sức sông rất quan trọng.

Thời điểm mặc phòng hộ phục vào thì Nhạc Trọng còn có thể đi đi lại lại.

Nhưng mà sau khi cởi bỏ phòng hộ phục ra ngoài thì hắn ngay cả hô hấp cũng cảm giác ngực của mình đau đớn không thôi, khó chịu tới cực điểm.- Vào nhà!Nhạc Trọng cắn răng ra lệnh một tiếng, lại cho Bạch Cốt ôm bản thân mình đi vào trong nhà.Trần Dao ôm lấy Kỷ Thanh Vũ đang hôn mê, Vương Thiến cùng Trương Hân ôm lấy Trì Dương lên, một đoàn người cẩn thận từng li từng tí đi vào trong nhà.- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

Tại sao lại biến thành bộ dạng như thế này?Trương Lệ đi tới bên cạnh Vương Song là người không bị thương chút nào, mở miệng dò hỏi.Những người còn lại cũng nhìn qua phía của hắn, bọn họ đang muốn biết là lực lượng như thế nào mà làm cho người mạnh như Nhạc Trọng trọng thương như vậy.Vương Song cười khổ đem chuyện này từ đầu tới cuối nói ra.- Chúng ta sau khi tìm được phương tiện giao thông thì Nhạc Trọng đột nhiên xem, .t.ại kk-tr,uye-n.com nói muốn đi tới cầu Lôi Giang nhìn một chút.Sau khi mọi người nghe nói kẻ săn thú một kích là phế bỏ Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương, Bạch Cốt thì mọi người lập tức hít sâu một hơi khí lạnh.

Bọn người Nhạc Trọng lợi hại thế nào thì các nàng cũng biến rõ ràng, nếu như đổi lại là các nàng gặp được kẻ săn thú, chỉ sợ vừa thấy mặt đã bị kẻ săn thú tiêu diệt rồi.- Thì ra bên ngoài nguy hiểm như vậy, thậm chí có cả quái vậtà Nhạc Trọng không đánh lại.Trong phòng tất cả mọi người đều bao phủ một tầng lo lắng.Trong ba ngày sau khi dị biến xảy ra, Nhạc Trọng cơ hồ không có chịu bất luận thương tổn nào, đây là lần đầu tiên hắn bị thương, hơn nữa thương thế còn nghiêm trọng tới mức không cách nào đi lại được.

Chuyện này làm cho mọi người cảm thấy tương lai của mình quá mờ mịt.Đi vào trong phòng ngủ, Lộ Văn nhìn qua qua Nhạc Trọng thỉnh thoảng ho ra máu, thống khổ không thôi thì đau lòng nói ra:- Nhạc Trọng ca ca, em cởi phòng hộ phục ra cho anh mặc vào nhé?- Không được!

Trước khi em khôi phục tới sáu điểm tinh thần lực, tuyệt đối không được cởi phòng hộ phục ra!

Khục khục!

Nếu như làm như vậy thì em nhất định sẽ bị cắn trả.Nhạc Trọng thống khổ ho khan vài cái, thở gấp nói ra.

Hắn vừa cởi phòng hộ phục ra thì suy yếu như thế này, hiển nhiên nếu như Lộ Văn vừa cởi phòng hộ phục ra thì đại não của nàng sẽ bị tổn thương.

Chương 43: Lộ Văn thổ lộChỉnh sửa : kktruyen.com- Em không cởi!

Em không cởi!Lộ Văn nhìn qua Nhạc Trọng đang nằm trên giường, vành mắt đỏ hồng, đau lòng cầm chặt tay của Nhạc Trọng.Tay phải của Nhạc Trọng bây giờ bị kẻ săn thú niết nát bấy, hiện tại đã xưng đỏ thành máu tím đen, thoạt nhìn khiên người ta cực kỳ sợ hãi.Sau đó hắn hạ lệnh cho Bạch Cốt bảo vệ bản thân mình, Nhạc Trọng nằm trên giường thống khổ thở phì phò, ngay cả cơm cũng không ăn vào.

Nếu không phải hắn vừa tăng bốn điểm sức sống cho mình, chỉ sợ giờ phút này hắn đã chết.Lúc này cho tới thời điểm chạng vạng tối, Lộ Văn khôi phục tinh thần lực và phóng thích kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ cho Nhạc Trọng, cơ hồ Nhạc Trọng sau khi nhận hết tra tấn mới tốt hơn một ít, ngủ say sưa.Ban đêm Nhạc Trọng bị mùi thơm hấp dẫn mở hai mắt ra.Lúc này Nhạc Trọng trải qua một ngày kịch chiến cũng đã đói bụng đến không còn sức, vừa mở mắt thì nhìn thấy Trần Dao bưng một chén đồ ăn lớn tới.Nhìn qua đĩa cơm xào của hắn phủ lên đầy thịt, một tầng rau xá lách xào làm cho cơn đói của hắn hiện ra.Nhìn thấy Nhạc Trọng mở to mắt, Trần Dao vẻ mặt áy náy nói ra:- Anh đã tỉnh rồi?

Thực xin lỗi Nhạc Trọng, hôm nay là tôi không đúng, không nên mắng chửi anh.Nhạc Trọng là tiểu đội trưởng tạm thời của đoàn đội, chủ động gánh chịu nhiệm vụ nguy hiểm nhất, cũng cũng không có lợi dụng thực lực bức bách những nữ sinh như nàng làm ra chuyện xấu xa gì đó.

Điểm này Trần Dao vẫn nhìn vào trong mắt của mình, nàng cảm thấy vô cùng xấu hổ vì những chuyện mình đã làm vào ngày hôm nay.- Không có sao.Nhạc Trọng không thèm quan tâm nói ra, tâm tình của Trần Dao hắn cũng hiểu được, nếu như đổi lập trường của nhau thì hắn chỉ sợ sẽ làm càng thêm kịch liệt.Nhạc Trọng thò tay muốn cầm chén cơm, nhưng mà hắn vừa khẽ động thì toàn thân đau đớn, đau đến mức gương mặt của hắn vặn vẹo một lần.Lúc này Lộ Văn ngồi ở bên cạnh có chút đau lòng lấy đĩa cơm của Trần Dao cầm lên tay, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng ca ca!

Em đút cho anh ăn!Lộ Văn ở bên cạnh Nhạc Trọng chiếu cố hắn từ trưa tới giờ, Nhạc Trọng thiếp đi thì nàng vẫn ở bên người của Nhạc Trọng lo lắng.

Nếu như cha mẹ của Lộ Văn mà nhìn thấy tiểu ma nữ chiếu cố người nào đó thì nhất định sẽ mở rộng tầm mắt.

Trước khi thế giới dị biến thì Lộ Văn là tiểu ma nữ không sợ trời không sợ đât, cực kỳ tinh quái và tùy hứng, cho dù đối với Nhạc Trọng rất không tồi cũng thường xuyên bị nan đề mà nàng đưa ra làm khó.- Vậy xin nhờ em rồi!Nhạc Trọng cũng không có miễn cưỡng, tay phải của hắn bị kẻ săn thú niết gãy xương rồi, nếu như không có ma pháp của Lộ Văn trị liệu, không có bác sĩ trị liệu, như vậy qua mấy tháng hắn đứng mong khôi phục.Lộ Văn ngồi bên cạnh Nhạc Trọng, cẩn thận dùng đũa gấp thịt vụn sau đó dùng chút nước canh và lùa cơm vào miệng của Nhạc Trọng.Trần Dao nhìn thấy Lộ Văn chiếu cố Nhạc Trọng như vậy, trong mắt hiện ra vẻ khác thường, chần chờ một hồi nàng mới nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng chậm rãi hỏi:- Nhạc Trọng, hôm nay vì sao anh không cứu Thanh Vũ trước.Nhạc Trọng thập phần thản nhiên nhìn thẳng Trần Dao, hắn nói ra từng chữ:- Trong lòng tôi thì Trì Dương trọng yếu hơn xa so với Kỷ Thanh Vũ!

Nếu như có lần nữa thì tôi cũng lựa chọn như vậy!Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng thản nhiên thừa nhận, trong nội tâm hiện ra một tia khác thường, nhịn không được thốt lên:- Nhưng mà anh làm như vậy lại có chút không có phong độ thân sĩ, quá ích kỷ sao?Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Thật có lỗi, tôi chỉ là người bình thường mà thôi, giác ngộ không cao.

Chỉ có thể đủ làm được tới mức này mà thôi.Trần Dao trầm mặc một chút, nhất thời tâm tình kích động, nhịn không được đem nghi hoặc trong nội tâm nói ra:- Nếu như hôm nay tôi và Trì Dương chịu khổ, chỉ dùng còn một kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ, chỉ có thể cứu một x em o,n li.n e tạ.i kkt.r-uy e,n. c.om người.

Anh sẽ cứu người nào?Nhạc Trọng không do dự chém đinh chặt sắt nói:- Trì Dương!Trong phòng lập tức lâm vào không khí cực kỳ lạ thường.Trần Dao nghe Nhạc Trọng trả lời thì rầm mặc một hồi, nhàn nhạt nói một câu:- Nhạc Trọng, anh nghỉ ngơi thật tốt.Nói xong Trần Dao liền xoay người rời khỏi gian phòng.Lộ Văn nháy cặp mắt sáng ngời lên, nói:- Nhạc Trọng ca ca, anh đúng là không biết nói chuyện mà, vừa rồi nếu anh nói cứu Trần Dao tỷ thì nói không chừng cô ta sẽ làm bạn gái của anh đấy.

Trần Dao tỷ thật xinh đẹp a!- Nào có đơn giản như vậy?

Trần Dao xuất sắc như vậy, làm gì vừa ý anh chứ?Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Hơn nữa anh cũng không muốn nói dối cô ta, như vậy không có chút ý nghĩa nào cả.Lộ Văn nháy mắt một cái sau đó đột nhiên nói:- Đúng rồi, Nhạc Trọng ca ca, anh và Trì Dương ca có có phải quan hệ nam đồng tính không?

Bằng không Trần Dao tỷ xinh đẹp như vậy, xuất sắc như vậy mà anh lại không động tâm?Một câu nói này dọa Nhạc Trọng nhảy dựng lên, hắn lập tức duỗi bàn tay trái ra nhéo gương mặt của Lộ Văn, nghiến răng nghiến lợi nói:- Tiểu quỷ chết tiệt, trong đầu của em toàn cái gì vậy?Lộ Văn không dám giãy dụa, gương mặt nhỏ nhắn khổ sở, nói:- Thực xin lỗi, thực xin lỗi, em biết sai rồi!Nhạc Trọng xoa bóp gương mặt nhỏ nhắn của Lộ Văn, buông tay ra, bất đắc dĩ cười nói:- Anh không có ham mê biến thái như vậy đâu.

Em thỏa mãn chưa?Xã hội hiện đại tin tức phát đạt, văn hóa các quốc gia và các loại tin tức biến thái tràn ngập trên internet, ai cũng có thể nhìn thấy.

Người trẻ tuổi hiện tại hiểu biết hơn người trẻ tuổi trước kia nhiều, cũng càng thêm kỳ lạ cổ quái.

Lộ Văn là tiểu ma nữ tiếp nhận nhiều tin tức như vậy.

Thời điểm Nhạc Trọng làm gia sư dạy cho nàng đã từng nhiều lần lĩnh ngộ ngữ khí kinh người của nàng rồi.Lộ Văn trợn to con mắt thanh tịnh xinh đẹp của mình nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Em làm bạn gái của anh được không?Hào khí trong phòng lúc này lập tức biến thành vi diệu.Nhạc Trọng lúc này mới cẩn thận đánh giá Lộ Văn.Lộ Văn trước mặt tóc đuôi ngựa, có được dáng người trẻ trung đầy đặn sức sống tràn trề, bộ ngực nhỏ chưa phát dục đầy đủ đang nhô lên, cái áo T-shirt cũng căng phòng ra, da thịt màu lúa mì khỏe mạnh, có lẽ do nàng ưa thích rèn luyện, đôi mắt to tròn ngây thơ và gương mặt vô cùng xinh xắn khả ái, hiển nhiên là thiếu nữ ngây thơ tràn ngập sức sống.- Thì ra Lộ Văn cũng là nữ hài tử có ý vị như vậy!Nhạc Trọng dùng ánh mắt nhìn nữ nhân đánh giá Lộ Văn, trong nội tâm cũng có chút rung động không hiểu.

Trước đó hắn đều dùng ánh mắt với em gái nhìn qua Lộ Văn, chưa từng có sinh ra chút dị tâm nào với nàng.Thân thể Lộ Văn có chút nghiêng về phía trước, khuôn mặt ửng đỏ, hùng hổ nhìn qua Nhạc Trọng ép hỏi:- Anh trả lời thế nào?

Là nam nhân thì phải trả lời em đấy.Thân thể Nhạc Trọng có chút giãy dụa, khí thế có phần bạc nhược yếu kém, chần chờ một hồi nói:- Nếu như em trở thành bạn gái của anh, không phải anh đã phạm tội hay sao?

Chương 44: Thu hoạch lớnChỉnh sửa : kktruyen.comLộ Văn cười khúc khích nói:- Nhạc Trọng ca ca, nào có?

Em năm nay đã mười lăm tuổi rồi, tiếp qua mấy tháng là mười sáu tuổi.

Đến lúc đó em đã thành niên.

Tại Nhật Bổn, mười sáu tuổi cũng đã có thể kết hôn sinh con.

Lại nói thế giới biến thành cái dạng này, ai đi quản chuyện này cơ chứ.

Cho dù lui một vạn bước mà nói, trong thế giới này em tự nguyện làm bạn gái của anh thì đâu phải là phạm tội.Nhạc Trọng do dự một hồi, đột nhiên hắn cũng không hiểu rõ cảm giác của mình với Lộ Văn.

Dù sao trước kia hắn nhìn Lộ Văn mà không sinh ra dị tâm nào.Lộ Văn nhìn Nhạc Trọng, lúc này nhẹ giọng nói ra, nàng đưa cơm tới bên miệng của Nhạc Trọng:- Anh không trả lời thì em xem như anh đã đáp ứng.

Mau ăn cơm!

Cơm đã nguội rồi này.Nhạc Trọng nhìn qua Lộ Văn, nhớ tới nàng trước kia mình bị thương thì lo lắng rất nhiều, thời điểm chiếu cố mình cũng cẩn thận, trong nội tâm có chút ấm áp, cảm tình cũng bắt đầu sinh ra biến hóa vi diệu.Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương ba gã chủ lực trong một ngày giao thủ với kẻ săn thú đều bị đánh trọng thương gần chết.Lộ Văn vừa khôi phục tinh thần lực thì trị liệu cho Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương, Nhạc Trọng ba người, kỹ năng này chỉ giúp bọn họ khôi phục một chút.

Sau khi được kỹ năng trị liệu vết thương nhẹ của Lộ Văn trị liệu thì thương thế của ba người Nhạc Trọng được khống chế, từ từ khôi phục.Ba người Nhạc Trọng một bị thương, hành động thăm dò thế giới, sưu tầm vật tư cũng đình trệ không tiến.

Tuy Vương Song đã thăng lên cấp 3, nhưng nếu không có Nhạc Trọng ở bên người, hắn cũng không dám đi ra ngoài chiến đấu với đám tang thi kia.

Những nữ sinh còn lại thì không có khả năng chiến đấu.- Bạch Cốt!

Đem bao của ta tới đây!Nằm ở trên giường, Nhạc Trọng nhìn qua Triệu Hoán Thú Bạch Cốt ra lệnh.Linh hồn ma hỏa trong mắt của Triệu Hoán Thú Bạch Cốt lúc này lóe sáng lên, cầm lấy ba lô của Nhạc Trọng đưa cho hắn.

Trong mấy ngày này Bạch Cốt đều thủ hộ Nhạc Trọng cùng ba lô của hắn.Trong ba lô này chứa bảo vật và sách kỹ năng của hai con kẻ săn thú.Mỗi một kiện bảo vật, sách kỹ năng trong thế giới này là cực kỳ trân quý.

Lúc này đây nếu như không có kỹ năng trị hết vết thương nhẹ, thời điểm tìm không được bác sĩ thì Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ tuyệt đối không sống được, Nhạc Trọng cũng phải nằm trên giường mấy thắng mới có thể khôi phục lại.Ngồi ở bên người của Nhạc Trọng, Lộ Văn thập phần nhanh nhẹn mở ba lô ra, Nhạc Trọng vươn bàn tay trái lấy ra hai quyển sách kỹ năng.- Kỹ năng cấp 3: cường hóa binh khí.

Miêu tả kỹ năng: tiêu hao thi thuật giả 2 điểm tinh thần lực, 2 điểm thể lực tiến hành cường hóa binh khí, làm cho vũ khí càng trở nên sắc bén hơn, binh khí trong trạng thái cường hóa thì mỗi 10 giây tiêu hao thi thuật giả 1 điểm tinh thần lực, 1 điểm thể lực, đối với hiệu quả cường hóa binh khí sẽ được quyết định bởi thể chất của thi thuật giả, thời điểm thi thuật giả có tố chất gấp mười lần người thường, sử dụng kỹ năng này có thể dùng lá cỏ đả thương người.- Kỹ năng cấp 3: thân thể cường hóa.

Miêu tả kỹ năng: kỹ năng này thuộc về kỹ năng bị động.

Sau khi học tập kỹ năng thì thân thể có thể đạt được cường xem online tại kktruyen.com hóa 5 điểm cường độ, 3 điểm sức sống vĩnh cửu.

Sau khi chuyển chức trở thành chức nghiệp giả có thể đạt được cường hóa cường độ +5, sức sống +3.Nhạc Trọng nhìn qua hai kỹ năng cấp 3 này, trong mắt hiện ra hào quang nóng rực, hai kỹ năng cấp ba này vô cùng cường đại đấy, mỗi một thứ đều có hiệu quả của nó.Cường độ thân thể cao thì hiệu quả chống cự công kích càng mạnh, mà sức sống của thân thể càng cao thì sự khôi phục sức khỏe và thương thế càng mạnh.

Trước kia Nhạc Trọng vẫn không có cường hóa cường độ và sức sống, đó là bởi vì cường độ thân thẻ và sức sống cao cũng không làm được gì, chỉ cần bị tang thi quẹt bị thương một cái là chết biến thành tang thi.

Cũng không phải là hai thuộc tính này vô dụng, mà là Nhạc Trọng khi đó cân phải cường hóa thể lực, nhanh nhẹn, lực lượng để mà chiến đấu lau dài.Nhạc Trọng trầm ngâm một chút, cũng không có lập tức học tập kỹ năng cấp 3 vô cùng quý giá này, hắn mở mấy cái hộp báu màu xanh ra xem.Hộp báu màu xanh thì Nhạc Trọng chỉ thấy qua L1, S1 là những tang thi tiến hóa mới rơi ra.

Tang thi bình thường chỉ rơi ra hộp báu màu trắng.Nhạc Trọng mở hộp báu màu xanh ra, một đạo hào quang màu xanh chớp động, ngưng tụ thành một cây súng ổ quay màu bạc thô to.- Vật phẩm cấp 3: súng ngắn gai độc.

Miêu tả vật phẩm: đây là súng ngắn vượt qua khoa học kỹ thuật của địa cầu hai mươi năm.

Đường kính 17.5 li, đạn có thể bắn ba lượt.

Có thể một súng bắn chết một đầu mãnh thú cỡ lớn.

Mỗi ngày có thể tự động sinh ra một gai độc chuyên dụng.

Khuyết điểm, lực phản chấn thật lớn.- Thứ tốt!Nhạc Trọng nhìn qua khẩu súng ngắn gai độc, trong nội tâm thầm nghĩ.Súng ngắn đường kính lớn nhất thế giới hiện tại không phải khẩu Smith của Mỹ hay sao?

Nó là súng ngắn ổ quay M500 đặc chế, mà khẩu súng có đường kính lớn nhất là 12.7 li, một phát có thể quật ngã một con sư tử, lão hổ.

Mà súng ngắn gai độc này lại tới 17.5 li, đã tiếp cận các loại súng pháo rồi.Nhạc Trọng không thể chờ đợi được mà mở hộp báu màu xanh khác ra, ánh sáng màu xanh chớp động một lúc ngưng tụ trở thành một chiếc nhẫn màu xanh có hoa văn cổ xưa.- Bí bảo cấp 3: Địa Thứ Giới Chỉ.

Sau khi trang bị thì tinh thần lực +6.

Bổ sung kỹ năng: gai đất, miêu tả kỹ năng: thi thuật giả có thể dựa theo ý nguyện của mình triệu hoán một cây gai đất trong phạm vi năm mươi mét.

Thời gian làm lạnh: 24 tiếng đồng hồ.

Bất luận người nào cũng có thể trang bị.Hai hộp báu màu xanh đều là Nhạc Trọng mở ra bảo bối tốt, hắn thừa thắng xông lên mở sáu hộp bàu màu trắng còn lại.Tổng sáu hộp bàu màu trắng thì bốn hộp không có thứ gì, chỉ có hai hộp bàu màu trắng đều rơi ra hai thanh Phảng Chế Đường Đao.- Văn Văn, đeo chiếc nhẫn này lên, chữa thương cho anh.Nhạc Trọng cầm lấy Địa Thứ Giới Chỉ đưa cho Lộ Văn.- Đây là chiếc nhẫn cầu hôn của em sao, hì hì?Lộ Văn cười tủm tỉm tiếp nhận Địa Thứ Giới Chỉ đem vào ngón vô danh của mình, cẩn thận đánh giá Địa Thứ Giới Chỉ vô cùng xinh đẹp này.

Địa Thứ Giới Chỉ này là trang sức có hình dáng tinh mỹ, hơn nữa khắc trên đó là phù văn có áo nghĩa huyền bí, thoạt nhìn cực kỳ xinh đẹp.Nhạc Trọng cười khổ một tiếng nói:- Đây chỉ là tạm thời cho em mang vào mà thôi, chờ sau khi khôi phục thì anh sẽ mang theo nó ra ngoài chiến đấu.Địa Thứ Giới Chỉ có bổ sung kỹ năng gai đất cho nên có lực công kích thật mạnh, khi tất yếu thậm chí có thể tiêu diệt cường địch bảo trụ tính mạng của mình.

Loại bí bảo này là trang bị giúp Nhạc Trọng có thể bảo vệ mình.- Quỷ hẹp hòi.Lộ Văn bĩu môi, hai tay đăt lên tay phải của Nhạc Trọng, phát động kỹ năng trị hết vết thương nhẹ.

Chương 45: Thanh lý đường Hưng TrữChỉnh sửa : kktruyen.comSau đó hai luồng linh quang màu trắng tuôn ra, cánh tay phải gãy xương sưng đỏ của Nhạc Trọng lúc này cũng bắt đầu chậm rãi khôi phục lại.Nhìn qua Lộ Văn chuyên tâm trị liệu vết thương cho mình, trong nôi tâm của Nhạc Trọng tràn ngập tình cảm ấm áp.Trị liệu vết thương nhẹ không phải là kỹ năng vạn năng, Nhạc Trọng ba người bị thương thật sự chỉnh sửa bởi kktruyen.com quá nặng, qua hơn mười ngày thì Lộ Văn trị liệu nhiều lần, Kỷ Thanh Vũ, Nhạc Trọng, Trì Dương ba người mới hoàn toàn khôi phục lại.Nhạc Trọng đem đồ vật bày ra trước người của Kỷ Thanh Vũ và dò hỏi:- Đây chính là chiến lợi phẩm mà chúng ta săn giết hai con kẻ săn thú đạt được.

Đây là sách kỹ năng cấp 3 cường hóa binh khí, một thanh Phảng Chế Đường Đao, một sinh tồn tệ trị giá hai trăm cho cô.

Còn lại cho tôi cùng Trì Dương, cô có ý kiến gì không?Phân phối chiến lợi phẩm là điểm mấu chốt của đoàn đội, một khi phân phối bất công thì cả đoàn đội có khả năng sụp đổ.

Nhạc Trọng mặc dù xuất lực lớn nhất cũng không muốn độc chiếm lớn nhất.- Không có ý kiến!Kỷ Thanh Vũ cẩn thận nhìn qua vật phẩm khiến người ta thèm thuồng kia, thoả mãn gật gật đầu.

Nàng thân thủ bất phàm, thiếu thốn nhất chính là lực phá hoại mạnh mẽ, kỹ năng cường hóa binh khí này tăng lực phá hoại cho nàng, sức chiến đấu của nàng cũng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.

Đối với Nhạc Trọng phân phối nàng không có bất kỳ ý kiến gì.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương nói ra:- Trì Dương, Địa Thứ Giới Chỉ, và thanh Phảng Chế Đường Đao, hai trăm sinh tồn tệ cho anh, kỹ năng thân thể cường hóa, súng ngắn gai độc tôi muốn.Súng ngắn gai độc uy lực cực lớn, chỉ sợ lực phản chấn cũng mạnh mẽ, mọi người dù trải qua cường hóa lực lượng nhiều lần, hơn nữa có được khá nhiều lực lượng cường hóa nên chỉ có Nhạc Trọng mới có thể sử dụng.- Ân!Trì Dương không có bất kỳ dị nghị.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ, Vương Song, Trần Dao, Lộ Văn, sáu người chúng ta đi tới đường Hưng Trữ giải quyết tang thi.- Nhạc Trọng, anh còn muốn đi trêu chọc những con quái vật đó sao?Vương Song lo lắng nói ra.

Hai đầu kẻ săn thú khủng bố hắn không cách nào quên được.

Lần trước cơ hồ có thể khiến bốn người bọn họ bị tiêu diệt.Kỷ Thanh Vũ khẽ chau mày nói:- Nhạc Trọng, tôi nhận thấy chúng ta nên tăng cấp của mình lên rồi mới đi khiêu chiến kẻ săn thú.

Đẳng cấp cường hóa của chúng ta bây giờ quá thấp, trừ anh ra thì những người còn lại đụng kẻ săn thú chỉ có con đường chết mà thôi.Hai con kẻ săn thú đáng sợ Kỷ Thanh Vũ đã tự mình trải nghiệm qua rồi, cho dù nàng đạt được kỹ năng cấp 3 binh khí cường hóa, đối mặt với kẻ săn thú cũng không cách nào địch lại.Sức chiến đấu trong đoàn đội cũng chỉ có một mình Nhạc Trọng mới địch lại một đầu kẻ săn thú mà thôi.Nhạc Trọng nói:- Tôi biết rõ, lúc này tôi chỉ muốn tiêu diêt tang thi trên đường Hưng Trữ mà thôi, đồng thời tăng đẳng cấp của mọi người lên mới được.

Cầu Lôi Giang còn có hai kẻ săn thú đóng trú, hiện tại tôi cũng không có ý định trêu chọc chúng làm gì.Nghe được không có chiến đấu với hai con kẻ săn thú, Kỷ Thanh Vũ cũng không có phản đối kế hoạch của Nhạc Trọng.Không có người phản đối, Nhạc Trọng lúc này nhanh chóng đi lên chiếc Đông Phong kilocalo đi vào khu Giang Nam đượng Thanh Mộc.Trần Dao là người lái chiếc Đông Phong kilocalo tiếp theo đi theo mọi người, như vậy một chuyến này Nhạc Trọng có được hai phương tiện giao thông.Hai chiếc Đông Phong kilocalo nhanh chóng đi tới đường Hưng Trữ, tang thi trong đường Hưng Trữ bị âm thanh động cơ Đông Phong kilocalo hấp dẫn, hình thành một đống thi đàn lớn nhỏ vây quanh.Đường Hưng Trữ là con đường đi thông tới khu phố mua bán phồn hoa nhất của thành phố Lôi Giang, nơi này mặc dù chưa qua cầu Lôi Giang cũng vô cùng phồn hoa, nơi đây có rất nhiều tang thi vây quanh.

Mấy trăm đầu tang thi đi tới chỗ hai chiếc xe tải lớn, rậm rạp chằng chịt cực kỳ dọa người.Trong đó có mấy trăm đầu tang thi, mười đầu tang thi màu nâu xanh xung trận lên trước, chúng linh hoạt như khỉ lao thẳng về phía đám người Nhạc Trọng.- Mười đầu S1?

Chỉ mới qua sáu ngày lại tiến hóa ra nhiều S1 như vậy?

Thật đáng sợ.Nhạc Trọng nhìn qua mười đầu S1 thì trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi, lúc trước hắn mới đi tới nơi này, tang thi cũng không có nhiều như vậy, cũng không có S1 tồn tại.

Chỉ qua sáu ngày thì có mười đầu S1 tiến hóa rồi.

Nếu như tốc độ tang thi tiến hóa nhanh như vậy, nhân loại căn bản không cách nào sinh tồn được.- Rút lui!Nhạc Trọng quyết định thật nhanh.

Trừ mười đầu S1 ra thì trong đám tang thi bình thường hắn nhìn thấy cả chục con L1.Nghe Nhạc Trọng ra lệnh thì Trần Dao cùng Vương Song lập tức điều khiển hai chiếc Đông Phong kilocalo chạy ra xa xa.Tốc độ của S1 cực nhanh, nhưng mà cuối cùng vẫn kém hơn kẻ săn thú, không cách nào đuổi theo Đông Phong kilocalo, không lâu sau đã bị bỏ lại xa xa.Chạy tới một con đường yên lặng và an toàn, Vương Song nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Làm sao bây giờ?

Hiện tại chúng ta đi thế nào?Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi nói:- Trần Dao lập tức lái xe trở về, Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn và cô lưu thủ ở đó, phụ trách tiếp ứng chúng tôi.

Tôi và Trì Dương đi qua đường Hưng Trữ nhìn tình huống một chút.Nói xong Nhạc Trọng lập tức xuống xe, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ nói ra ý nghĩ của mình.Kỷ Thanh Vũ khẽ chau mày nói:- Chỉ có hai người các anh thì quá nguy hiểm rồi.Trong mấy trăm đầu tang thi chẳng những có được S1 còn có được L1.

Có được những tang thi đặc thù này thì lực uy hiếp xa xa vượt qua thi đàn mấy trăm tang thi bình thường.

Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người thực lực quá đơn bạc.Nhạc Trọng cười cười:- Không cần lo lắng, nếu như thấy tình huống không ổn thì chúng tôi sẽ rút lui.

Mọi người phải bảo vệ đường lui của chúng ta tốt là được.Nói xong Nhạc Trọng liền cùng Trì Dương hai người tiềm hành đi tới đường Hưng Trữ.Trên đường đi Nhạc Trọng cùng Trì Dương gặp được hơn mười đầu tang thi rải rác, hai người bọn họ dễ dàng chém giết đám tang thi này.Không có tiếng động cơ hấp dẫn, những tang thi rải rác nhanh chong tản ra, hình thành vài con đơn lẻ, hơn mười đầu tang thi nhỏ đang du đãng trên đường phố.Hai người cẩn thận tiềm hành tới đường Hưng Trữ, mới vừa đến đường Hưng Trữ thì một đám tang thi mười ba con bị tiếng bước chân của Nhạc Trọng hai người hành tẩu lúc hấp dẫn, lung la lung lay đi về phía Nhạc Trọng hai người.Nhạc Trọng lúc này xông lên trước, chạy vài bước là tới gàn đám tang thi, một đao chém rụng đầu của tang thi.Hai đầu tang thi bên cạnh vừa tới gần Nhạc Trọng, Bạch Cốt bên người Nhạc Trọng đã một búa chem hai con tang thi này thành hai đoạn.Trì Dương cũng thay đổi vũ khí thành Phảng Chế Đường Đao, vọt tới một đầu tang thi và nhanh chóng chém giết tang thi.Nhạc Trọng ba người đều là cường giả trải qua nhiều lần cường hóa, rất nhanh đã chém giết sạch mười ba đầu tang thi này rồi.

Chương 46: Uy lực gai độcChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng hai người chém giết tang thi gây ra động tĩnh không nhỏ, những tang thi kia bị âm thanh hấp dẫn tới, lung la lung lay đi qua hướng bên này, tang thi không ngừng hợp lưu, hình thành một thi đàn quy mô.Trong đó mười đầu màu nâu xanh S1 cũng từ bốn phương tám hướng lao về phía Nhạc Trọng Bạch Cốt ba người.- Bên trái!Nhạc Trọng lập tức phóng qua bên trái, ở bên trái chỉ có một đầu S1 đang vọt tới chỗ bọn họ, đầu S1 này là đầu S1 cách bọn họ gần nhất.Mấy hô hấp là Nhạc Trọng đã vọt tới trước đầu S1.Đầu S1 kia giống như con khỉ lao tới, thập phần nhanh nhẹn nhảy lên đầu của Nhạc Trọng, một trảo muốn đánh vào đầu của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lúc này nhanh nhẹn không kém cỏi S1 chút nào, thân thể của hắn có chút lệch lạc, né qua một trảo của S1, một đao mang xẹt một đường vòng cung chém đầu lâu của S1 bay lên cao, máu đen của S1 bay tung tóe.Nhạc Trọng vừa mới chém giết đầu S1 kia, hai con S1 khác cũng xông về phía hắn.Đúng lúc này tùy tùng bên người của Nhạc Trọng, Bạch Cốt giống như quỷ mị lao thẳng về phía trước, một búa chém ra, mang theo tiếng xé gió chém lên đầu của S1, trực tiếp chém đầu S1 kia thành hai đoạn.Nhạc Trọng cũng thừa cơ một đao chém đầu của S1 đang lao tới, thân thể đầu S1 kia hơi co rụt lại, né qua một đao của Nhạc Trọng chém tới, trảo phải của nó bị Nhạc Trọng chặt đứt.Trì Dương thừa cơ tiến lên sau lưng của đầu S1 kia, đem đầu lâu của S1 kia chém rụng.Chém giết ba đầu S1, Trì Dương thu nạp linh quang và thăng cấp lên cấp 8, ba đầu S1 cũng chỉ cống hiến ra ba hộp báu màu trắng bà ba mươi sinh tồn tệ.Nhìn thấy ba người Nhạc Trọng dễ dàng chém giết ba đầu S1 như vậy, còn sót lại bảy đầu S1 vẫn không chút sợ hãi xông thẳng về hướng Nhạc Trọng.

Tuy S1 tiên hóa nhanh nhẹn vượt xa người thường, tuy nhiên lại không tiến hóa ra tình cảm sợ hãi.Trong đó hai đầu S1 rơi lại ở phía sau, năm đầu S1 lại vọt tới gần ba người Nhạc Trọng.Năm đầu S1 lại hình thành một đoàn thì uy hiếp vượt xa một trăm đầu tang thi bình thường tạo thành thi đàn.- Lui!Nhạc Trọng quát khẽ, dẫn đầu mọi người lui ra phía sau.Trì Dương cùng Bạch Cốt thì theo sát bên người Nhạc Trọng.Ba người dùng tốc độ vượt qua người bình thường lập tức lui ra phía sau, kéo dài khoảng cách nhất định với hơn trăm đầu tang thi bình thường.Tốc độ của bảy con S1 lại vượt xa những tang thi bình thường khá, không ngừng tới gần bọn người Nhạc Trọng.Hơn mười giây sau thì năm đầu S1 cầm đầu đã tới gần bọn người Nhạc Trọng không tới mười mét.Nhạc Trọng trầm giọng quát:- Gai đất!Trì Dương nhìn qua năm đầu S1 và điểm ngón tay một cái, một đạo quang mang màu tro từ trong Địa Thứ Giới Chỉ bắn ra ngoài, một đạo hào quang bắn thẳng vào mặt đất của năm đầu S1.Thổ địa trước mặt năm đầu S1 này chấn động, một gai đất cao chừng ba mét lúc này lập tức bắn thẳng từ dưới đất lên, trực tiếp xuyên thủng đầu một con S1, đính nó trên gai đất này.Bạch Cốt dẫn đầu tiến lên, một búa mang theo âm thanh xé gió chém về một đầu S1, đầu S1 này trực tiếp bị chém thành hai đoạn.Cơ hồ trong chớp mắt ba đầu S1 còn lại đã hung hãn đánh lên người của Bạch Cốt.Sau khi trải qua kỹ năng Cốt Cách Cường Hóa tăng phúc, cường độ thân thể của Bạch Cốt không còn suy yếu như trước kia, móng vuốt ba đầu S1 lúc này chỉ lưu lại một vết cắt trên người của S1, cũng không có tháo xương cốt của nó xuống.Thừa dịp ba đầu S1 bị Bạch Cốt dây dưa thì Nhạc Trọng tiến lên một đao chém rụng đầu lâu của một con S1.

Trì Dương cũng tiến x.em ,on,li n-e t ạ,i ,kktr uy,e n . c o-m lên chém rụng đầu lâu của một con S1 khác.Còn sót lại một đầu S1 còn chưa kịp phản ứng thì búa lớn của Bạch Cốt đã vung lên, thân thể đầu S1 kia lập tức bị nó chém thành hai đoạn, ruột, máu đen rơi vãi trên mặt đất.Còn sót lại hai đầu S1 vẫn lao tới không giảm, lao thẳng về phía ba người Nhạc Trọng nhanh như điện xạ.Đối mặt với hai đầu S1 thì áp lực của Nhạc Trọng lúc này nhẹ hơn rất nhiều, năm đầu S1 Nhạc Trọng một mình một người đối mặt xác thực thập phần khó khăn, nhưng mà đối mặt với hai đầu S1 và mặc phòng hộ phục cấp 2, trải qua nhiều lần cường hóa với Nhạc Trọng mà nói là chuyện không có gì khó cả.Bạch Cốt bước về phía trước một bước, một búa đánh xuống trực tiếp chém S1 thành hai đoạn, máu đen văng khắp nơi.Nhạc Trọng lấy khẩu súng gai độc trong ngực ra, hắn tiến lên một bước và nhắm vào đầu của S1 và bóp cò.Phanh một tiếng vang thật lớn, đầu lâu của con S1 kia bị viên đạn gai độc bắn nổ tung, giống như bị đại pháo oanh trúng, nổ tung như dưa hấu, óc màu đen bắn ra tung tóe khắp bốn phía.- Súng ngắn này đúng là quá lợi hại rồi!

Quả thực có thể xưng là pháo thủ.Nhìn qua đầu lâu của S1 nổ tung, trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc vui mừng, có được gai độc này thì đầu lâu của kẻ săn thú có bị bắn trúng cũng lập tứ nổ tung.

Cho dù bắn không trúng đầu của kẻ săn thú, bắn trúng bộ vị nào đó trên người của kẻ săn thú cũng khiến cho nó trọng thương.Hơn nữa phản chấn của súng ngắn gai độc này không có thật lớn như tưởng tượng của Nhạc Trọng, cũng chỉ như lựa phản chấn của súng K54 bình thường, cũng không có to đến dọa người.- Ngài đã thăng cấp đến cấp 14, đạt được hai điểm cường hóa, xin ngài phân phối điểm cho mình.Sau khi một viên đạn bắn nát đầu của S1, một âm thanh dễ nghe vang lên trong đầu của Nhạc Trọng.- Cường hóa hai điểm nhanh nhẹn.Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn.Thời điểm biến dị thì Nhạc Trọng vẫn cường hóa lực lượng và thể lực, đó là bởi vì sử dụng gậy tân thủ chém giết tang thi hao tốn thể lực quá lớn, hắn phải bảo trì đầy đủ lực lượng và thể lực để mà chém giết tang thi.

Mà bây giờ chiến đấu với tang thi tiến hóa, đặc biệt là chiến đấu với kẻ săn thú cấp 20, hắn có được khẩu súng ngắn này thì cần nhanh nhẹn cao hơn.Bảy đầu S1 bị Nhạc Trọng chém giết thì rơi ra một quyển sách kỹ năng, sáu hộp báu màu trắng, bảy mươi sinh tồn tệ.Nhạc Trọng nhanh chóng quét sạch đồ vật rơi ra khỏi mặt đất, sau đó cùng Trì Dương đi nhanh về phía sau.Mười đầu S1 bị bọn người Nhạc Trọng chém giết, số tang thi còn lại không cách nào uy hiếp được bọn người Nhạc Trọng, Trì Dương cả.Tốc độ hành tẩu của tang thi bình thường còn chậm hơn cả người bình thường, sau khi tang thi tiến hóa thành hệ sức mạnh L1 thì cũng chỉ sánh bằng tốc độ của người bình thường mà thôi, không cách nào đuổi theo Nhạc Trọng cùng Trì Dương đã trải qua cường hóa được.Nhạc Trọng, Trì Dương dùng Bạch Cốt làm hạch tâm, vốn chém giết tất cả L1 trong thi đàn, vừa đánh vừa lui, một đường chém giết những tang thi bình thường khác.Sau khi trải qua cường hóa đặc chủng khô lâu Bạch Cốt, trong lúc chiến đấu nó mới thể hiện ra sự hung mãnh của bản thân.

Tang thi bình thường không cách nào so được với Bạch Cốt trải qua Cốt Cách Cường Hóa.

Bạch Cốt ở trong thi đàn huy động búa lớn, dễ dàng chém giết tất cả tang thi chung quanh.

Chương 47: Xúc độngChỉnh sửa : kktruyen.comNếu như không có Bạch Cốt với tư cách khiên thịt hấp dẫn những tang thi này công kích, Nhạc Trọng, Trì Dương hai người căn bản không cách nào chiến đấu quá lâu.

Chỉ cần dùng chiến thuật du đấu cũng đã mất rất nhiều thể lực rồi.Ba người chém giết hơn một trăm năm mươi đầu tang thi thì nhanh chóng rút ra khỏi nơi này, triệt hồi về hướng của Kỷ Thanh Vũ.Chiến đấu với thi đàn và chiến đấu với tang thi lẻ loi tiêu hao thể lực rất khác biệt.

Tất cả tang thi cùng tới thì cho dù Nhạc Trọng đã trải qua cường hóa qua thân thể thì chém giết hơn trăm đầu đã rất khó khăn rồi.Nhưng mà hơn ba trăm đầu tang thi vây quanh thì Nhạc Trọng chỉ có thể chém giết được sáu mươi đầu đã cảm giác được thể lực hạ thấp rất nhiều, căn bản không cách nào chèo chống hắn chém giết tới k giết chết toàn bộ tang thi.Một đường chạy nhanh, Nhạc Trọng và Trì Dương rất nhanh trở lại chỗ của Kỷ Thanh Vũ.Vừa về tới địa phương an toàn, Nhạc Trọng cùng Trì Dương hai người phân biệt ăn quả táo sức sống và khôi phục thể lực cho mình.Kỷ Thanh Vũ đi đến bên người Nhạc Trọng hỏi:- Như thế nào đây?Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Tang thi tiến hóa đặc thù đã bị hai người chúng tôi thanh lý cả rồi.

Ước chừng còn có hơn hai trăm đầu tang thi bình thường.Cư dân trên đường Hưng Trữ đương nhiên không chỉ có ba trăm.

Nhưng mà thời điểm thế giới dị biến là lúc hai giờ chiều, mà thời gian này đại bộ phận mọi người hội tụ ở bên con đường phía bên kia cầu Lôi Giang, là khu buôn bán lớn, trong đường dành riêng cho người đi bộ.Những sống sót chạy trốn chết ra khỏi đuổi giết của tang thi.

Đồng thời cầu Lôi Giang bị một cổ lực lượng thần bí bao phủ, tang thi ở đường bên kia không thể thông qua, lúc này tang thi trên đường Hưng Trữ mới ít như vậy.Trong mắt Kỷ Thanh Vũ chớp động hào quang kích động nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Hiện tại chúng ta đi thanh lý sao?Kỷ Thanh Vũ trước khi thế giới dị biến là một cao thủ kiếm thuật, nàng khát vọng trở nên mạnh mẽ vô cùng to lớn, trong thời gian nằm trên giường thì nàng nhịn hỏng rồi.Hơn hai trăm đầu tang thi bình thường nếu chỉ một mình Kỷ Thanh Vũ thì nàng tự nhiên đánh không lại, thế nhưng mà có Nhạc Trọng, Trì Dương, Bạch Cốt tương trợ thì hơn hai trăm đầu tang thi sẽ bị giải quyết trong thời gian ngắn, tuyệt đối có thể tiêu diệt tất cả.Nhạc Trọng gật gật đầu:- Ân.Nghỉ ngơi hai tiếng đồng hồ, bốn người Nhạc Trọng lần nữa đi lên đường Hưng Trữ.Vừa đi vào đường Hưng Trữ thì bốn người đã nhanh như mũi tên thanh lý những tang thi mà mình gặp được, những tang thi lẻ tẻ bị chém giết nhanh chóng.Nhạc Trọng, Bạch Cốt, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương mỗi người không phải là kẻ yếu, hao phí đại lượng thời gian thì tang thi trên đường Hưng Trữ đã bị thanh lý sạch sẽ.Bọn người Nhạc Trọng tang lý tang thi nơi này, ở trên đường Hưng Trữ chỉ còn lại vài tang thi rải rác.

Đại bộ phận tang thi đều ở trong phòng, văn phòng và cửa hàng.Tiêu diệt hơn hai trăm đầu tang thi, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương đều cực kỳ mỏi mệt, không cách nào chiến đấu nữa.

Nhạc Trọng cũng không có miễn cưỡng, mang theo hai người bọn họ cùng về nhà.Nhạc Trọng nằm trên giường ngày thứ tư, điện cung ứng của thành phố Lôi Giang cũng chính thức không còn, trong nhà của bọn họ không còn điện.

Bởi vậy vào xế chiều bọn họ nhất định phải tiến vào trong phòng.Về đến trong nhà, sau khi ăn cơm tối thì Nhạc Trọng ngồi ở trên ghế sa ***, cầm lấy bản sách kỹ năng nhìn qua nó.- Kỹ năng cấp một: tụ lực {bạo kích} .

Sau khi sử dụng kỹ năng này tiêu hao 7 điểm thể lực, công kích sẽ tạo thành lực phá hoại gấp đôi (phá hoại của khí giới không tính).Nhạc Trọng nhìn qua sách kỹ năng tụ lực, khẽ chau mày, sách kỹ năng này uy lực không tệ, so với những kỹ năng cấp hai, kỹ năng cấp ba mà nói tính thực dụng chênh lệch xaTiêu hao bảy điểm thể lực đối với người trải qua nhiều lần cường hóa thể lực như Nhạc Trọng cũng tiêu xài không nổi.

Đối với người có gai độc như Nhạc Trọng mà nói thì sách kỹ năng này biến thành gân gà.- Có ai không?

Van cầu các người thương xót, mở cửa ra!Lúc này bên ngoài có âm thanh gõ cửa, cửa chống trộm truyền ra âm thanh cầu khẩn của một nữ nhân.Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng, trưng cầu ý kiến của hắn.Lúc này chiến lực chiến đấu chủ yếu của đoàn đội ở đây, trong tay còn có súng, trong gian nhà này không có lực lượng nào uy hiếp được bọn họ.Nhìn thấy Nhạc Trọng khẽ gật đầu, Trần Dao đi qua nhìn qua mắt mèo nhìn ra ngoài cửa.Xuyên thấu qua mắt mèo, Trần Dao có thể nhìn rõ bên ngoài cửa chống trộm có một thiếu phụ đoan trang dáng người đẫy đà và một tiểu nam hài chừng mười một tuổi đang đứng.- Một nữ nhân cùng một đứa bé!Sau khi trải qua chuyện côn đồ tập kích lúc trước, Trần Dao đã bắt đầu cẩn thận rồi, trước khi mở cửa nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo.Nhạc Trọng khẽ chau mày, suy nghĩ một hồi chậm rãi nói:- Cho vào đi!Trần Dao lúc này mở cửa chống trộm ra.- Xin chào, cô nương.

Tôi là Triệu Lệ, xin hỏi có thể cho chúng tôi chút gì ăn không?

Chúng tôi hai ngày nay không ăn cái gì rồi!Triệu Lệ vẻ mặt cầu khẩn bắt lấy tay của Trần Dao nói ra.Đúng lúc này Vương Phương cầm lấy một khối bánh bích quy lên ăn, lúc này vừa đi ra ngoài hiếu kỳ nhìn qua Triệu Lệ cùng tiểu nam hài kia.- Mụ mụ, con đói!

Con muốn ăn bách bích quy!

Con muốn ăn bánh bích quy!Tiểu nam hài vừa nhìn thấy bánh bích quy trong tay của Vương Phương thì con mắt sáng ngời, cầm lấy quần áo của Triệu Lệ bắt đầu nháo lên.Vành mắt của Triệu Lệ đỏ hồng, nước mắt lã chã chảy xuống, nàng từ trong lòng lấy ra một sấp nhân dân tệ đỏ tươi đưa cho Trần Dao:- Cô nương, cầu cô.

Cho chúng tôi chút thức ăn đi.

Tôi cũng không lấy không của mọi người, ở đây có một vạn đưa cho mọi người.

Cầu mọi người cho chúng tôi chút gì ăn đi, bằng không chúng tôi sẽ chết đói.Nhìn thấy trong tay của Triệu Lệ có một vạn nhân dân tệ, con mắt Vương Phương lúc này hồng lên, nàng xuất thân gia đình bình thường, một vạn nhân dân tệ nàng chưa nhìn thấy qua mấy lần.Dù sao Trần Dao cũng là một tiểu cô nương lương thiện, mặc dù trải qua chuyện đám côn đồ, vẫn không thể mài đi thiện lương của nàng:- Đại tỷ, đừng có như vậy.

Cô chờ một chút, tôi đi lấy chút gì ăn cho hai người.Vương Phương ngăn cản Trần Dao, mặt nghiêm lại nói:- Chờ một chút!

Trần Dao, đồ ăn của chúng ta cũng không nhiều, sao cô có thể dow n lo ad e.boo-k, m ới n,h-ất t ạ.i .kktr-u.ye,n.c o-m. tùy tiện cho người ngoài?Trong nhà của Trần Dao chỉ có ba phòng, hai phòng cho mười mấy người ở lại.

Sức ăn của mười mấy người là không nhỏ.

Đặc biệt là Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương là ba cường hóa giả có sức chiến đấu mạnh mẽ.

Mười mấy ngày nay cướp sạch hai siêu thị nhỏ cũng tiêu hao gần hết.

Nếu cứ tiêu xài vật tư mà không tính toán, tối đa cũng chỉ kiên trì qua năm ngày là hết rồi.Nghe được tin tức này thì người trong phòng đều tụ tập lại.Trần Dao thoáng tức giận mặt đỏ hồng lên, nhìn qua Vương Phương nói ra:- Vương Phương, tại sao cô nói như vậy, mẹ con bọn họ đã đói hai ngày rồi!

Chẳng lẽ cô thấy chết mà không cứu sao?

Chương 48: Đốt cháyChỉnh sửa : kktruyen.comVương Phương cay nghiệt nói liền:- Đây chẳng qua là lời nói phiến diện của bọn họ a.

Trần Dao, những vật tư này mọi người tân tân khổ khổ lấy được.

Cô cứ như vậy cho người ta, hỏi qua mọi người chưa?

Đồ ăn dự trữ không phải cô không biết, nhiều nhất chỉ có thể kiên trì trong năm ngày.

Cô vì lòng tốt đem đồ ăn đưa cho người khác, chẳng lẽ muốn chúng tôi?Nghe Vương Phương nói lời này thì những cô gái khác và Trần Dao cũng đã im lặng.

Các nàng đều sợ hãi đồ ăn hao hết, đến lúc đó các nàng nên làm cái gì bây giờ.

Sâu trong nội tâm của các nàng đều không muốn phân phối thức ăn cho người khác, nhưng mà nếu mở miệng không cho như Vương Phương thì nội tâm các nàng bất an, vì vậy chỉ có thể lựa chọn trầm mặc.

Thế giới biến dị không lâu, các nàng cũng không có trải qua cực khổ đáng sợ, bởi vậy lương tâm của các nàng còn chưa mất đi.Nhìn thấy những nữ hài khác trầm mặc, trong mắt Triệu Lệ tràn ngập sợ hãi, nàng và con đúng là hai ngày qua không ăn gì, nếu không phải đến tình trạng hết gạo thì nàng cũng không dám mang theo hài tử đi tới gian phòng này xin thức ăn.Đúng lúc này Nhạc Trọng cầm hai túi mì ăn liền tới, trong ánh mắt soi mói của mọi người nhìn Triệu Lệ trầm giọng nói:- Cho cô, trở về đi.Nhìn thấy Nhạc Trọng thì Vương Phương cũng không dám nói thêm cái gì.

Nàng cũng là người vô cùng thức thời, không muốn bị Nhạc Trọng đuổi ra khỏi đoàn đội.Triệu Lệ tiếp nhận hai túi mì ăn liền mà nước mắt tràn ra, không ngừng nói lời cảm tạ:- Cảm ơn!

Cám ơn! !

Cám ơn ngài, ngài thật sự là người tốt! !

Đến đây, Tiểu Bảo, nhanh cảm ơn ca ca!Có được hai gói mì ăn liền này thì cũng giúp Triệu Lệ cùng tiểu nam hài kia chèo chống được một thời gian ngắn.Tiểu nam hài mười mấy tuổi kia nhìn qua Nhạc Trọng, âm thanh non nớt nói lời cảm ơn:- Cảm ơn ca ca!Thiên ân vạn tạ nói lời cảm tạ đã nói xong, Triệu Lệ cũng cầm lấy một vạn nhân dân tệ nhét vào trong tay Trần Dao, sau đó kéo theo con nàng là Tiểu Bảo nhanh chóng đi lên lầu.Nhìn thấy bộ dáng của Triệu Lệ như vậy, nữ sinh trong phòng đều xúc động.

Các nàng dưới sự bảo vệ của Nhạc Trọng, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ ba người cho nên mười mấy ngày nay cơm áo không lo.

Nhìn thấy Triệu Lệ vì hai túi mì ăn liền mà phải khép nép cầu khẩn người khác, làm cho tâm linh các nàng bị trùng kích thật lớn.- Tiền này làm sao bây giờ?Trần Dao cầm lấy nhân dân tệ nhìn qua Nhạc Trọng hỏi, gia thế của nàng vô cùng tốt, một vạn nhân dân tệ này nàng không đặt vào trong mắt.Nhạc Trọng không có nhìn qua số nhân dân tệ này, nói:- Tùy tiện, ai thích thì cứ lấy đi.Hiện giờ thế giới dị biến, có tiền cũng mua không được thứ gì, dùng nhân dân tệ để chùi đít thì Nhạc Trọng còn ngại nó quá cứng đấy.

Quả thực là không khác gì giấy lộn cả.Vương Phương gấp gáp nói:- Tôi muốn!

Cho tôi đi!Trần Dao nhìn Vương Phương một cái, đem sấp nhân dân tệ này ném cho Vương Phương.Vương Phương nhìn qua những người kia, trong nội tâm cười lạnh:- Một đám đại ngốc.

Chính phủ đã thành lập căn cứ cho người sống sót, đi tới đó các người sẽ biết rõ thống khổ vì không có tiền.Nhân dân tệ đại biểu cho tín dụng của chính phủ, nếu như không có chính phủ thì nhân dân tệ không khác gì giấy lộn cả.

Nhưng mà vẫn còn chính phủ tồn tại thì tín dụng của chính phủ vẫn còn, tiền này đại biểu cho sức mua, chỉ có điều sức mua bao nhiêu mới là vấn đề.Kỷ Thanh Vũ đi đến bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:- Lương thực dự trữ của chúng ta không đủ rồi.

Lúc nào chúng ta đi tìm lương thực đây?Nhạc Trọng không do dự nhanh chóng nói ra:- Ngày mai!Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng đã sớm tập hợp tất cả người trong nhà lại.Lưu lại Trương Lệ, Lâm Kỳ, Tô Như Tuyết ba người giữ nhà, Nhạc Trọng dẫn đầu những người khác cưỡi trên hai chiếc Đông Phong kilocalo chạy nhanh ra bên ngoài.- Bọn họ lại xuất phát!Trên lầu sáu, Triệu Lệ từ cửa sổ nhìn ra bên ngoài, vô cùng hâm mộ nhìn qua Nhạc Trọng ngồi trên Đông Phong kilocalo ra ngoài.

Nàng cũng không có loại bổn sự đi thu thập vật tư như bọn họ.Có hai chiếc Đông Phong kilocalo, Nhạc Trọng lúc này thanh lý toàn bộ tang thi ở gần hai cửa hàng giá rẻ, sau khi chuyển toàn bộ vật tư cần thiết thì đi về nhà.Lúc này đây không có người nào phàn nàn, trừ Trần Dao, Lộ Văn, Kỷ Thanh Vũ ra thì tất cả nữ hài đều tham gia vận chuyển vật tư, không có bất kỳ một nữ hài nào dám phàn nàn.

So sánh với Triệu Lệ thì các nàng không cần phát sầu vì thức ăn là quá tốt rồi.Về d o-w n-l-oa.d PR,C m ớ i n.hất t-ạ,i kk t r uy en..c om đến trong nhà, cũng những cô gái này mang theo vật tư chuyển vào trong nhà, Nhạc Trọng trừ chém giết những tang thi cản đường ra thì vẫn đứng ngoài quan sát, không có trợ giúp những nữ hài này vận chuyển vật tư.Những nữ hài này không dám chiến đấu với tang thi, Nhạc Trọng cũng không có nhiều đạn dược như vậy để trợ giúp các nàng trở thành Thần Xạ Thủ.

Tác dụng của các nàng cũng chỉ là vận chuyển vật tư mà thôi.Sau khi vận chuyển tất cả vật tư về nhà, Nhạc Trọng lúc này mới mang theo Trần Dao, Lộ Văn, Vương Song, Trì Dương năm người cưỡi trên hai chiếc xe chạy ra ngoài lần nữa.Nhạc Trọng dẫn mọi người đi tới cây xăng và nhanh chóng đổ đầy xăng cho cả hai chiếc, sau đó đem các loại xăng, dầu ma-dút chứa vào một thùng riêng, đưa lên xe vận tải, đồng thời dùng rất nhiều bình uống nước đều chứa đầy xăng dầu.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng làm ra cử động kỳ quái thì nhướng mày hỏi:- Anh muốn làm gì?Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Tôi hôm nay muốn tiêu diệt hai đầu kẻ săn thú!- Vì cái gì?

Đẳng cấp cường hóa của chúng ta bây giờ vẫn còn tương đối thấp, săn giết hai đầu kẻ săn thú quá nguy hiểm rồiKỷ Thanh Vũ chậm rãi nói ra.

Trải qua một trận chiến hôm nay nàng cũng tiến hóa lên cấp 8, nhưng mà nàng biết rõ đám kẻ săn thú kia đáng sợ tới mức nào.

Cho dù nàng sử dụng kỹ năng di động cao tốc thì tốc độ của nàng cũng không bằng kẻ săn thú.Nhạc Trọng chậm rãi nói ra:- Tốc độ tiến hóa của tang thi quá nhanh.

Trong thành thị sẽ càng ngày càng nguy hiểm, chúng ta phải mau rời khỏi nơi này.

Sớm một phút đồng hồ cũng là tốt.Hiện tại bọn người Nhạc Trọng đã có thể chém giết lui tới trong thi đàn, đó là bởi vì bọn họ đã trải qua cường hóa, thực lực bao trùm vượt xa tang thi bình thường quá nhiều.

Thế nhưng mà Nhạc Trọng vẫn quan sát thi đàn, hắn nhìn rõ đám tang thi không ngừng tiên hóa.

Thế giới dị biến còn chưa tới một tháng mà tang thi cũng đã tiến hóa ra S1, L1 và kẻ săn thú đặc thù khủng bố.Ở lại trong thành phố Lôi Giang này, nếu lấy tang thi là mười vạn mà tính, nếu có một đầu tang thi tiến hóa thành tang thi chỉ hủy và tập hợp các tang thi lại, tất cả mọi người lúc này sẽ chết không có chỗ chôn.Trừ chuyện đó ra, nhiệm vụ truy tìm Tân Thủ thôn có ban thưởng trọng hậu vô cùng mê hoặc Nhạc Trọng, hắn muốn cầm phần thưởng kia xong thì lập tức rút lui khỏi thành phố Lôi Giang.

Chương 49: Kịch chiến kẻ săn thúChỉnh sửa : kktruyen.comCho dù Trì Dương vẫn ít nói vẫn nói ra:- Tôi đồng ý Nhạc Trọng nói.

Chúng ta bây giờ đang bị vây trong thi đàn, nhìn thì như an toàn, nhưng một khi có tang thi trí tuệ được sinh ra, chúng ta khua chiêng giống trống săn giết đồng bạn của nó, nhất định sẽ bị nó dẫn đầu diệt trừ.Kỷ Thanh Vũ nhíu mày suy nghĩ thêm một hồi, lúc này mới nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Được rồi!

Nói kế hoạch của anh ra cho tôi nghe!Đông Phong kilocalo một đường chạy đến gần cầu Lôi Giang, tiếng xe cộ làm cho hai đầu kẻ săn thú ở trên cầu Lôi Giang nhìn qua, hai đầu kẻ săn thú giống như báo săn lập tức chạy như bay về hướng chiếc Đông Phong kilocalo.Hai đầu kẻ săn thú khẽ động, chiếc Đông Phong kilocalo cũng nhanh chóng bỏ chạy.Nhạc Trọng ngồi ở trên Đông Phong kilocalo, lẳng lặng quan sát tình hình.Hắn thấy hai đầu kẻ săn thú này vẫn lưu thủ ở cầu Lôi Giang, nhưng mà sau khi lao ra khỏi cầu Lôi Giang năm trăm mét thì lập tức vòng trở lại cầu Lôi Giang.

Hiển nhiên so với truy kích địch nhân thì thủ hộ cầu Lôi Giang có cánh cửa màu tím còn trọng yếu hơn nhiều.Nhạc Trọng vừa thấy hai đầu kẻ săn thú vòng lại, chợt nói:- Trở về!Chiếc Đông Phong kilocalo được Vương Song điều khiển lần nữa quay lại gần cầu Lôi Giang.Nhìn thấy chiếc Đông Phong kilocalo quay trở lại, hai đầu kẻ săn thú lập tức đuổi theo.- Ngược lại!Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương đem thùng xăng và dầu ma-dút trên xe điên cuồng đổ xuống đường.

Lộ Văn, Trần Dao cũng đi ra phía sau, đem một bình xăng được rót đầy ném xuống dưới.Chiếc Đông Phong kilocalo được Vương Song điều khiển chạy trốn lần nữa.Lúc này đây Nhạc Trọng ra lệnh thì chiếc Đông Phong kilocalo cực kỳ tiếp cận cầu Lôi Giang, bởi vậy hai kẻ săn thú nhanh chóng lao tới, nhanh chóng tiếp cận Nhạc Trọng.Hai kẻ săn thú vừa lao ra khỏi cầu Lôi Giang thì đằng sau có lửa bốc lên.Nhạc Trọng nhìn qua hai kẻ săn thú này lao ra ngoài hai trăm mét, lập tức đem một bó đuốc đốt sẵn sau đó ném về phía bọn chúng.Bó đuốc vừa rơi xuống mặt đất thì lập tức bóc cháy.Hỏa diễm thiêu đốt dọc theo con đường, rất nhanh đã đốt tới người của hai con kẻ săn thú.

Hai con kẻ săn thú dính dầu dưới chân cho nên bị lửa thôn phệ nhanh chóng.Trong ngọn lửa đó có một bình trăng tràn ngập xăng nổ tung, khói đặc phóng lên trời.- Chết chưa?Nhạc Trọng gắt gao nhìn chằm chằm vào trong ngọn lửa này, hy vọng hai đầu kẻ săn thú có thể chết trong đám lửa.Rất nhanh trong hỏa diễm vang lên âm thanh nổ tung, hai đầu kẻ săn thú bị cháy khét lẹt, thân thể của chúng lao ra ngoài.Khác với tang thi bình thường, thị lực kẻ săn thú đã tiến hóa, khứu giác, cảm giác đau cũng đã xuất hiện.

Chúng bị viên đạn bắn chúng tuy không chết, nhưng mà vẫn có cảm giác đau đớn.

Có được cảm giác đau thì nó sẽ càng tránh né những tổn thương, đây chính là sự ưu việt so với tang thi bình thường, cũng không mặc cho người ta chém đầu mà không tránh né.Lộ Văn nhìn thấy thân thể của hai kẻ săn thú còn đang bôc cháy, trong mắt tràn ngập kinh hãi:- Tại sao có thể như vậy?

Chúng vậy mà vẫn còn sống?Nếu là người bình thường lâm vào biển lửa như vậy thì đã sớm bị đốt thành than cốc.Vương Song nhìn qua hai đầu kẻ săn thú bị cháy đen, trong nội tâm cực kỳ khẩn trương, chân ga dẫm lên lớn nhất.- Trần Dao, khởi động kỹ năng của cô đi, công kích đầu của kẻ săn thú!Nhạc Trọng hướng qua một đầu kẻ săn thú và nói ra.Trần Dao có chút khẩn trương gật gật đầu, sau đó một ngón tay chỉ vào kẻ săn thú, trong miệng không tự giác tụng niệm kinh văn huyền ảo kỳ bí.Trần Dao niệm chú ngữ liên tục trong hai mươi giây, hai mươi giây sau thì hỏa diễm ma pháp trận kỳ dị lại hiện ra bên ngoài.Sau một khắc có một hỏa cầu đỏ thẫm như ngón tay lập tức lao vào đâu của kẻ săn thú.Tốc độ của hỏa cầu quá nhanh, thân thể của kẻ săn thú chỉ hơi nghiêng qua mà thôi, hỏa cầu này oanh kích lên người của nó.Giống như bị hỏa tiễn oanh kích, vai phải của kẻ săn thú lập tức bị hỏa cầu nổ bay, bản thân nó cũng bị hỏa cầu phản chấn bay ra phía sau.- Pháp thuật thật là lợi hại.Trong nội tâm Nhạc Trọng hơi kinh hãi, Trần Dao phóng thích ma pháp có uy lực to lớn vượt qua tưởng tượng của hắn.

Nhưng mà khuyết điểm của ma pháp cũng thập phần rõ ràng, thời gian thi pháp quá mức dài, hơn nữa Trần Dao thi pháp có số lần có hạn.Phóng thích Hỏa Cầu Thuật xong thì Trần Dao biến thành uể oải không phấn chấn.- Đỗ xe!Nhạc Trọng trầm giọng quát.Vương Song nhấn chân phanh, chiếc Đông Phong kilocalo thoáng cái dừng lại.Đông Phong kilocalo dừng lại, Nhạc Trọng, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ cầm theo ba cây súng tiểu liên 79 nhảy xuống đất.Đầu kẻ săn thú còn lại lao tới, chỉ còn cách bọn họ bốn mươi mét.Nhạc Trọng ba người chợt bắt đầu cầm súng nhắm thẳng vào kẻ săn thú này mà bắn phá.Trong cơn mưa đạn dày đặc kia, thân thể của kẻ săn thú này xuất hiện lỗ mãu dày đặc, nó cũng lập tức không ngừng biến đổi phương hướng.Tốc độ kẻ săn thú cực nhanh, thân hình chớp động vài cái đã tới trước người của Nhạc Trọng, một trảo chộp về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đầu tiên là phát động kỹ năng Ảnh Bộ, nhanh nhẹn đạt được gia tăng thật lớn, đạt tới tình trạng đồng nhất với kẻ săn thú này, hắn giơ gai độc trong tay lên và bắn ở cự ly thật gần.Dự cảm nguy hiểm của kẻ săn thú này rất là nhạy, thời điểm Nhạc Trọng móc súng ra thì dự cảm nguy hiểm cực độ cũng xuất hiện, thân thể có chút uốn éo.Phanh một tiếng súng nổ lớn vang lên, đầu vai phải và cánh tay phải của nó lập tức bay ra khỏi thân thể.

Nếu như nó không vặn vẹo thân thể thì bị bắn nát chính là đầu của nó.Dưới lực trùng kích thật lớn, đầu kẻ săn thú kia bay ngược ra sau, lúc bay ngược nó mở to miệng, đầu lưỡi giống như mũi tên nhọn lao thẳng về phía Nhạc Trọng.Thời điểm này Bạch Cốt bên người Nhạc Trọng lập tức bước lên một bước ngăn ở trước người của Nhạc Trọng, đầu lưỡi của kẻ săn thú được cường hóa lập tức đánh lên xương cốt của Bạch Cốt.Một bên Kỷ Thanh Vũ phát động kỹ năng cấp 2 cao tốc di động, kỹ năng cấp 3 binh khí cường hóa, Phảng Chế Đường Đao của nàng lúc này xuất hiện một tầng quang mang màu xanh, với tư cách một cao thủ võ thuật, nàng thập phần tinh chuẩn nắm chắc thời cơ xuất hiện quỷ tích lao tới của kẻ săn thu, một đao chém lên chân của kẻ săn thú.Đuôi của kẻ săn thú lúc này đã hất mạnh lên, muốn đánh vào đầu của Kỷ Thanh Vũ một cái, nếu như thật sự bị nó đánh trúng thì đầu d ow,nlo a,d -e bo o-k, mới -nhất tại .k.kt ru-ye n.com của Kỷ Thanh Vũ sẽ bị nổ nát.Vào thời khắc nguy cơ này, dáng người của Kỷ Thanh Vũ hơi cong lại, ánh đao uốn éo chém lên phần đuôi của kẻ săn thú.Sau khi Phảng Chế Đường Đao trải qua cường hóa thì vô cùn lợi hại, cơ hồ cắt đuôi và xương cốt của kẻ săn thú dễ như đậu hủ, máu đen bắn tung tóe lên người của Kỷ Thanh Vũ.Lúc này Trì Dương đã thay băng đạn cho súng tiểu liên 79 rồi, hướng về phía kẻ săn thú tránh được một kiếp xả súng điên cuồng, sau hai mươi phát đạn thì không còn đạn nữa.

Chương 50: Bảo vật cấp sáu. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐại bộ phận đạn bắn lên không trung, cũng chỉ có mấy viên bắn trúng kẻ săn thú mà thôi, đối với nó cũng không có tạo thành tổn thương quá lớn.Bạch Cốt một được cái lưỡi của kẻ săn thú này, thừa dịp thân thể nó ở trên không trung thì dùng sức kéo một cái, đem kẻ săn thú kéo qua phía của Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng đứng yên bất động, hàn quang trong mắt chớp động, tâm tình bình tĩnh tới cực điểm đem đầu của kẻ săn thú ở trước mặt của mình, hắn nhanh chóng đưa súng ngắn gai độc lên đầu của kẻ săn thú và bóp cò.Phanh một tiếng vang thật lớn, đầu của kẻ săn thú bị một viên đạn của Nhạc Trọng bắn nát, máu đen văng khắp nơi, một đoàn linh quang lớn tiến vào trong người của Nhạc Trọng.Một bản sách kỹ năng, một khối bảo thạch màu đỏ, bốn hợp báu màu trắng, hai trăm sinh tồn tệ nằm bên cạnh thi thể của kẻ săn thú.- Ngài đã tăng lên cấp 15...- Ngài đã tăng lên cấp 16...Tiêu diệt đầu kẻ săn thú kia xong thì nghe được hai âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu.- Toàn bộ cường hóa nhanh nhẹn!Nhạc Trọng lựa chọn đem bốn điểm cường hóa toàn bộ cho nhanh nhẹn, nhanh chóng xông lên phía tước.Con kẻ săn thú bị Trần Dao bắn nát tay phải lúc này xông lên phía trước như con báo đang săn mồi.Trì Dương lúc này dùng ngón tay chỉ vào kẻ săn thú này, chiếc nhẫn trong tay có hào quang hiện ra, một đạo hào quang màu vàng đất hiện ra, một cây gai đất dài ba mét từ dưới đất mọc lên, đâm vào kẻ săn thú này.Con kẻ săn thú này phản ứng nhanh tới cực điểm, cái đuôi của nó cuốn một cái, chợt cuốn lên gai đất này, nương tựa vài cái đuôi tráng kiện đứng thẳng, nó tránh được kết cục bị xuyên thủng người.Cái đuôi của kẻ săn thú này buông ra, nó từ trên gai đất này nhảy xuống mà lông tóc không tổn thương.Nhạc Trọng như hóa thành mũi tên lao thẳng về phía kẻ săn thú này, duỗi súng ngắn gai độc lên kẻ săn thú và bóp cò.Đầu kẻ săn thú này đã nhìn thấy uy lực của súng ngắn gai độc rồi, cái đuôi của nó vỗ vào mặt đất một cái, nó đang ở giữa không trung cũng hướn qua một bên tránh đạn.Phanh một tiếng vang thật lớn, thân thể phía bên phải của kẻ săn thú này bị đánh văng, máu đen văng khắp nơi, xương cốt nát bấy, nội tạng vỡ vụn.Sinh t.ruy.ện .đ ược co py, tạ.i kktr uy.e-n.c om vật bình thường bị thương như thế thì sớm chết từ lâu rồi, nhưng mà kẻ săn thú này lại không có tử vong, cái đuôi của nó cuốn lấy gai đất một cái, nó như mũi tên rời khỏi cung vọt thẳng về phía Nhạc Trọng một cái, một trảo chộp vào tim của Nhạc Trọng.Đúng lúc này Bạch Cốt đang nhìn chằm chằm bên người của Nhạc Trọng lập tức huy động búa lớn, giống như một cơn cuồng phong quét qua chém kẻ săn thú này thành hai đoạn, máu đen cùng nội tạng tung tóe lên người của Nhạc Trọng.Một đoàn linh quang lớn chui vào trong người của Bạch Cốt, khiến nó cũng tăng lên hai cấp.Chung quanh kẻ săn thú này rơi lả tả lấy một hộp báu màu xanh, một bản sách kỹ năng, bốn hộp báu màu trắng và hai trăm sinh tồn tệ.Hai kẻ săn thú bị giết chết thì Nhạc Trọng lúc này mới lập tức buông lỏng tâm thần một hơi, thủ đoạn của hắn đã dùng toàn bộ rồi, nếu như còn không giết được hai con kẻ săn thú này thì bọn họ phải chết ở nơi này.Nhạc Trọng đem đồ vật tuôn ra từ trong người của kẻ săn thú nhặt lên.- Vật phẩm cấp ba: ma lực bảo thạch.

Đây là một khối bảo thạch tràn ngập ma lực, là vật phẩm trọng yếu thăng cấp vũ khí.- Kỹ năng cấp ba: ma viêm.

Tiêu hao 5 điểm thể lực, 5 điểm tinh thần lực để phát động kỹ năng, sau khi phát động kỹ năng thì mỗi 10 giây tiêu hao 2 điểm thể lực, 2 điểm tinh thần lực.

Uy lực ma viêm được quyết định bởi tinh thần lực, thể lực, cường độ, sức sống của thi thuật giả.- Kỹ năng cấp ba: thao túng thực vật.

Tiêu hao 3 điểm thể lực, 3 điểm tinh thần lực để phát động kỹ năng, sau khi phát động kỹ năng thì mỗi giây tiêu hao một điểm thể lực, 1 điểm tinh thần lực.

Thao túng thực vật có uy lực được quyết định bởi thể lực và tinh thần lực của người sử dụng.Nhạc Trọng mở hộp báu màu xanh ra, một đoàn hào quang màu xanh bắt đầu khởi động, ngưng tụ ra một thanh trường thương có màu xanh dài gần hai mét, trên thân thương có khác hoa văn màu xanh kỳ dị.- Vật phẩm cấp ba: thanh ma thương!

Thương này vô cùng sắn bén, có thể cắt kim đoạn ngọc.Nhạc Trọng lúc này mở những hộp bào màu trắng, hào quang chớp động thì tám cái hộp báu màu trắng chỉ xuất hiện hai thanh Phảng Chế Đường Đao, còn lại tất cả sụp đổ tiêu tán.Nhạc Trọng nhìn qua bảo vật của hai kẻ săn thú này tuôn ra, suy tư một hồi và lựa chọn ma viêm cùng cái kia miếng ma lực bảo thạch:- Kỹ năng ma viêm, ma lực bảo thạch tôi muốn.Kẻ săn thú tuôn ra sách kỹ năng và trang bị đều là cực phẩm, Nhạc Trọng cũng cân nhắc liên tục và đưa ra quyết định.Trì Dương nhìn qua bản sách kỹ năng cùng thanh ma thương rồi nhìn Kỷ Thanh Vũ nói ra:- Cô chọn trước đi!Kỷ Thanh Vũ lúc này dò xét thanh ma thương và kỹ năng thao túng thực vật, cuối cùng nhìn qua Trần Dao rồi cầm lấy kỹ năng thao túng thực vật, nói:- Tôi muốn cái này, toàn bộ cho các anh.Trì Dương đem Phảng Chế Đường Đao chọc vào sau lưng yên lặng cầm lấy cây thanh ma thương.Nhạc Trọng nhìn qua cánh cửa màu tím có hào quang phát ra kia, trong mắt hiện ra một tia nóng rực:- Tôi phải đi vào trong xem một chút, hoàn thành nhiệm vụ.

Mọi người ở nơi này chờ tôi đi ra.Nói xong Nhạc Trọng cùng với Bạch Cốt hai người đi qua hướng bên kia của cầu Lôi Giang.Mà ở trên cầu cầu Lôi Giang khắp nơi đều là hài cốt của xe cộ, khắp nơi đều bị vòng bảo hộ đâm tung tóe.

Trên cầu này khắp nơi đều là máu đen nhưng mà không có thi thể tang thi, ngay cả tang thi tồn tại bên trong xe cũng không tồn tại..Nhạc Trọng một đường đi nhanh, nhìn qua cảnh tượng kỳ dị này và thầm nghĩ:- Chẳng lẽ những tang thi kia đều bị kẻ săn thú ăn hay sao?Nhạc Trọng không có nghĩ nhiều, nhanh chóng đi qua hướng bên kia của cầu Lôi Giang.Ở cánh cửa màu tím có hào quang bên kia cầu Lôi Giang hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng, hắn không nhìn thấy điểm giới hạn, hắn thấy thi triều nhiều vô số kể đang tụ tập sau phiến hào quang.

Ngay cả Nhạc Trọng là cường giả trải qua cường hóa nhiều lần, khi nhìn thấy thi đàn thế này thì cũng cảm thấy vô lực.Mà thi đàn mênh mông như biển kia dường như bị lực lượng đặc thù bao phủ, căn bản không có để ý tới Nhạc Trọng tới gần.

Nếu không Nhạc Trọng căn bản không dám tiếp cận hào quang này nửa bước.Nhạc Trọng một bước đi tới cửa lớn trong hào quang, thân thể của hắn dường như biến mất trước mặt của mọi người.Từng đạo bạch quang chớp động, Nhạc Trọng xuất hiện trong một phiến khu vực kiến trúc có phong cách kỳ dị, có chữ khắc huyền bí.- Chúc mừng ngài hoàn thành nhiệm vụ tìm kiếm Tân Thủ thôn thành phố Lôi Giang.

Đạt được một ngàn sinh tồn tệ ban thưởng của nhiệm vụ.

Với tư cách là người đầu tiên hoàn thành phát hiện Tân Thủ thôn thành phố Lôi Giang, ngài sẽ nhận được một lần rút thưởng bảo vật.

Đây là bàn quay phần thưởng, bên trong có bảo vật từ cấp hai tới cấp sáu.

Chương 51: Bảo Vật Cấp Sáu. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNương theo âm thanh vang lên trong óc của Nhạc Trọng trong, từng đạo hào quang chớp động, một hình chiếu bàn quay hiện ra trước mặt của hắn.Ở trên bàn quay có chữ khắc và ô vuông hoàng kim rậm rạp chằng chịt, mỗi một ô vuông đều có đánh dấu số, từ 1 đến 999.- Thỉnh lựa chọn dãy số muốn quay.Một đầu tin tức tự động vang lên trong thức hải của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cẩn thận nhìn qua bàn quay hình tròn, phát hiện nhìn không ra có mánh khóe gì cả, tùy tiện lựa chọn một số:- 536.Ô vuông màu vàng trên bàn quay sáng lên, ô vuông hoàng kim đánh dấu 536 bay lên, từng đạo hào quang chớp động ngưng tụ thành một chiếc giới chỉ có phong cách cổ xưa, tự động rơi xuống trong tay Nhạc Trọng.- Bảo vật cấp sáu: trữ vật giới chỉ, tinh thần +15.

Đây là giới chỉ sử dụng kỹ thuật không gian tạo thành, bên trong bao hàm một không gian 3x3x3, người có được giới chỉ này sẽ có thể tồn trữ đồ vật vào không gian tư nhân của mình.- Thật sự là bảo bối tốt.Nhạc Trọng nhìn qua chiếc nhẫn mang trong tay, lại nhìn qua chiếc trưc vật giới chỉ này, trong mắt chớp động hào quang mừng rỡ.

Có chiếc nhẫn này thì hắn có thể thu thập nhiều bảo vật và vật dụng cần thiết vào trong đó.Chiếc nhẫn trữ vật kia vừa rơi vào trong tay Nhạc Trọng thì bàn quay hoàng kim kia cũng biến mất không còn lại gì cả.Sau khi bàn quay hoàng kim vừa biến mất, âm thanh nhắc nhở lại vang lên.- Bởi vì ngài là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ phát hiện Tân Thủ thôn, hệ thống ban thưởng cho ngài một phòng hộ phục cấp ba, hơn nữa đạt được danh xưng người phát hiện Lôi Giang Tân Thủ thôn.- Danh xưng người phát hiện Lôi Giang Tân Thủ thôn có bổ sung hiệu quả: lực lượng +1, nhanh nhẹn +1, sức sống +1, thể lực +1, tinh thần +1, cường độ +1.- Phòng hộ phục cấp ba có thể ngăn cản năm mươi cần công kích của quái vật cấp 30 trở xuống, hơn nữa có thể phòng ngự viên đạn 12.

7 li xạ kích.

Kèm theo hiệu quả: lực lượng +10, nhanh nhẹn +10, sức sống +10, thể lực +10, tinh thần +10, cường độ +10.

Nếu như mang thêm những đồ vật cùng loại trong thần ma hệ thống, không có hiệu giả điệp gia tăng thêm.

Độ bền 50/50.

Bán cho hệ thống cửa hàng có thể đạt được một ngàn điểm sinh tồn tệ.Nhạc Trọng nhìn qua thuộc tính trong phòng hộ phục cấp ba này, trong mắt tràn ngập sợ hãi lẫn vui mừng:- Phòng hộ phục cấp ba này đúng là lợi hại, phòng ngự viên đạn 12.

7 li bắn trúng, đây chẳng phải là súng máy hạng nặng cũng không thể làm gì được nó sao.Nhạc Trọng cởi phòng hộ phục cấp hai ra, thay đổi phòng hộ phục cấp ba vào, sau khi mặc phòng hộ phục cấp ba vào, hắn cảm giác thân thể của mình nhanh nhẹn hơn trong quá khứ thật nhiều.Khu vực thần bí này giống như ở trên địa cầu, từng tia ánh mặt trời chiếu xuống quảng trường, chiếu xạ mặt đất.Trên mặt đất, toàn bộ sử dụng đá cẩm thạch làm thành, trơn bóng xinh đẹp, dưới chân Nhạc Trọng có một ma pháp trận cực lớn.

Trong phiến khu vực này làm cho người ta cảm giác tràn ngập khí tức ma huyễn..Nhạc truyện được copy tại kktruyen.com Trọng đứng ở vị trí trống trải trên quảng trường, ở giữa quảng trường có thủy tinh cầu cực lớn, ở giữa thủy tinh cầu có hai mươi bốn chữ có hỏa diễm thiêu đốt.Trên đường phố trống rỗng không có bất cứ người nào, chỉ có một mình Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn quanh một chút, đi vào một quán rượu gần quảng trường nhất.Quán rượu này hoàn toàn giống như thế giới trước kia.Trong quán rượu này tràn ngập âm thanh nhạc rock kim loại, ánh đèn nê ông nhiều màu đẹp mắt, trên đài có người chế rượu, trên đài có vũ nữ mặc áo ngực quần lót nóng rực đang múa, ở chung quanh có người vây xem gào thét, nhưng nhân loại hùng tráng như gấu đang uống bia.Cả quán rượu tràn ngập khí tức vô cùng quỷ dị , Nhạc Trọng bước vào trong quán rượu, đại bộ phận người cũng chỉ nhìn qua hắn một lần, sau đó là làm việc liên quan, không quan tâm tới Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trực tiếp đi tới đài cao và ngồi xuống.Một nam tử trung niên mặc đồng phục chế rượu nhìn qua, đem một phần bảng giá đưa tới cho Nhạc Trọng, khẽ cười nói:- Chàng trai, hoan nghênh anh tới quán rượu Lôi Giang.

Đây là menu của quán.Nhạc Trọng tiếp nhận menu và nhìn kỹ, chỉ thấy trên menu tràn ngập các tên rượu kỳ lạ.

Nhưng mà trong đó có Lafite 66 năm trong truyền thuyết, Mao Đài 55 năm, những loại rượu này có giá mấy trăm vạn nhân dân tệ một ly, nhưng mà ở đây chỉ có giá 1 sinh tồn tệ là mua được một bát lớn.Trừ những tên rượu của thế giới này ra, ở cuối menu còn liệt kê ra những đồ uống kỳ lạ.

Nước trái cây khôi phục thể lực, nước trái cây khôi phục tinh thần lực.- Nước trái cây khôi phục thể lực.

Sau khi uống xong sẽ khôi phục toàn bộ thể lực, giá 1 sinh tồn tệ một ly.- Nước trái cây khôi phục tinh thần lực.

Sau khi uống xong thì sẽ khôi phục toàn bộ tinh thần lực, giá 1 sinh tồn tệ một ly.Nhạc Trọng không có hứng thú với các loại rượu mạnh, hắn chỉ vào hai chủng nước trái cây này và hỏi:- Nước trái cây này có thể đóng gói hay không?Trung niên nói:- Đương nhiên không được.

Anh chỉ có thể hưởng dụng nước trái cây này tại bàn.

Những loại rượu mạnh khác anh có thể bỏ sinh tồn tệ ra và đóng gói mang đi.

Bản quán có chế độ trả tiền trước.Nhạc Trọng lấy hai mươi sinh tồn tệ trong ba lô ném cho trung niên:- Một ly nước trái cây khôi phục thể lực.Tửu bảo tiếp nhận sinh tồn tệ của Nhạc Trọng và lui ra sau, không lâu thì đem tới một ly nước màu xanh lá đưa cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cẩn thận uống một ngụm nước trái cây khôi phục thể lực, một cổ vị giác chua chua ngọt ngọt khuếch tán trong lưỡi.

Hắn uống toàn bộ nước trái cây.Một dòng nước ấm chảy xuôi trong thân thể của Nhạc Trọng, hắn có thể cảm giác thân thể của mình đã khôi phục toàn bộ thể lực.Uống một hơi hết đồ uống, Nhạc Trọng nhìn thẳng vào trung niên hỏi:- Anh là nhân loại sao?Người này mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Tôi đương nhiên là nhân loại.Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:- Anh là nhân loại của thế giới này sao?Ánh mắt trung niên co rút lại, vẫn bảo trì mỉm cười như lúc trước.- Ánh mắt của anh không tệ, tôi không phải nhân loại của thế giới này.Nhạc Trọng hiếu kỳ truy vấn:- Vậy anh tới từ thế giới nào?Trung niên cười khổ một tiếng, nói:- Hệ thống hạn chế, không thể trả lời.Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn:- Tồn tại chế tạo thần ma hệ thống anh có nhìn thấy chưa?Trung niên thở dài một hơi, nói:- Ở trước mặt tồn tại như vậy, chúng ta chỉ là một con sâu cái kiến mà thôi, làm sao có thể nhìn thấy.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, khẽ chau mày nói:- Vì cái gì các người muốn tới thế giới của chúng tôi?

Thực lực của anh cũng không yếu mà?Tinh thần lực của Nhạc Trọng sau khi trải qua cường hóa, hắn cảm giác càng ngày càng nhạy cảm, hắn cảm thấy được thực lực của trung niên phục vụ này còn hơn xa hắn.Trung niên phục vụ thực lực khủng bố cười nói, thở dài một hơi: Chương 52: Tình BáoChỉnh sửa : kktruyen.com- Trong thế giới của chúng tôi, hoàn cảnh sinh tồn ác liệt hơn nơi này gấp mười lần, địch nhân cũng càng thêm đáng sợ.

Trong thế giới của tôi thì thực lực như tôi cũng phải mỗi ngày vì một bữa ăn mà phát sầu, phải giãy dụa mà sống.

Thời khắc lo lắng luân lạc thành nô lệ, biến thành thịt cá của người ta.

Tuy tôi hiện giờ phụ thuộc vào hệ thống, cũng là tồn tại như NPC trong game online của các anh, bị quản chế trong hệ thống.

Nhưng mà sinh hoạt thế này còn tốt hơn thế giới của tôi gấp ngàn lần, sinh hoạt như vậy tôi đã thỏa mãn.Nghe trung niên nói như vậy thì nội tâm của Nhạc Trọng sinh ra cảm giác gấp gáp, thực lực của người trước mặt xa xa vượt qua hắn quá nhiều.

Một gã cường giả như vậy lại cam tâm tình nguyên trở thành NPC trong hệ thống, có thể thấy thế giới của bọn họ tàn khốc và đáng sợ thế nào.Nhạc Trọng hỏi:- Hỏa diễm trên thủy tinh cầu ở quảng trường có ý nghĩa gì?Trung niên đưa tay ra, nói:- Phí tình báo 5 sinh tồn tệ.

Anh muốn dựa vào tôi tìm hiểu bất cứ tin tức nào cũng phải trả phí phục vụ.

Đây là quy định của hệ thống.Nhạc Trọng đem 5 miếng sinh tồn tệ ném cho trung niên.- Đó là thời gian đại biểu hạn chế chấm dứt.

Nếu như anh đã tìm được Tân Thủ thôn, như vậy trong 24 giờ sau hệ thống hạn ng,uồ n- : kk t.r.u.ye.n-.-co m chế tang thi chủ lực ở thành phố Lôi Giang sẽ được giải trừ, chúng sẽ dựa theo bản năng du đãng khắp thành phố Lôi Giang.

Tang thi tiến hóa cũng được loại bỏ hạn chế, đến lúc đó săn bắn tang thi trong thành phố Lôi Giang sẽ nguy hiểm hơn lúc trước gấp mười lần.Nghe trung niên nói như vậy thì nội tâm của Nhạc Trọng phát lạnh, hiện tại tang thi cũng đã đủ đáng sợ rồi, đây là còn chưa cởi bỏ hạn chế đấy, một khi hạn chế tiến hóa mở ra, những tang thi kia không biết sẽ biến thành cái dạng gì nữa.Nhạc Trọng nhướng mày, chậm rãi nói:- Chẳng lẽ nói là vì tôi mà những hạn chế của tang thi được cởi bỏ sao?Trung niên lắc đầu, nói:- Không phải!

Hệ thống vốn chuẩn bị thời gian một tháng, sau một tháng thì hạn chế tang thi ở khắp nơi cũng được cởi bỏ.

Hơn nữa một tháng sau nhiệm vụ tìm kiếm Tân Thủ thôn sẽ chấm dứt.

Tân Thủ thôn không bị phát hiện sẽ biến mất.

Người trong khu vực như vậy sẽ không tới được Tân Thủ thôn đạt được chuyển chức cùng mua sắm các loại khoa học kỹ thuật siêu việt thế giới hiện tại.Nghe trung niên nói như vậy, trong nội tâm Nhạc Trọng buông lỏng một hơi, hắn chợt tiếp tục hỏi:- Tân Thủ thôn xuất hiện có quy luật gì?- 10 sinh tồn tệ.Nhạc Trọng đem 10 sinh tồn tệ giao cho trung niên.Trung niên nói:- Mỗi một tòa thành thị phồn hoa có nhân khẩu vượt qua một trăm vạn sẽ có Tân Thủ thôn xuất hiện.Nhạc Trọng hỏi:- Tình báo tang thi tiến hóa cần bao nhiêu tiền?Trung niên lắc đầu nói:- Loại tin tình báo này hệ thống không cho phép bán ra.Nhạc Trọng lại hỏi những vấn đề mà hắn quan tâm.- Loại tin tình báo này hệ thống không cho phép bán ra...Các vấn đề quan trọng thì trung niên cũng chỉ dùng một câu trả lời giống như NPC trong trò chơi.

Thoạt nhìn tuyệt đối không phải là nhân loại biết biến báo.Nhạc Trọng đem 10 sinh tồn tệ đưa cho trung niên, nói:- Cuối cùng, ta muốn mua một đề nghị, bản thân anh có đề nghị gì không?Tiếp nhận sinh tồn tệ của Nhạc Trọng, vẻ mặt trung niên nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Anh bây giờ đã lên cấp 10.

Nhanh đi chuyển chức, dùng tất cả sinh tồn tệ của bản thân mua sắm vật liệu cần thiết, sau đó lập tức chạy ra khỏi thành phố Lôi Giang.

Thi đàn sau khi tiến hóa anh không có khả năng ứng phó được.

Chuyển chức thập phần trọng yếu, bởi vì chuyển chức chẳng những kèm thêm một kỹ năng, hơn nữa anh nên dùng sinh tồn tệ mua kỹ năng chức nghiệp ở trung tâm chức nghiệp.

Uy lực kỹ năng có lẽ anh cũng biết, nhiều hơn một loại kỹ năng, đây là hơn một loại năng lực cũng là át chủ bài.

Trước khi tới cấp 30, người bình thường đều chỉ có thể học được ba kỹ năng chủ động.

Nhưng mà kỹ năng chức nghiệp thì không có hạn chế này.Nhạc Trọng gật gật đầu, lập tức từ chỗ ngồi đứng lên, đi nhanh ra bên ngoài.Vừa ra khỏi quán rượu, Nhạc Trọng dọc theo đường đi đi thẳng về phía trước, đi vào một tòa lầu lớn của chuyển chức.- Hoan nghênh quang lâm, tôi là nhân viên tiếp tân Tiểu Mai!

Ngài đã đạt tới cấp 10, đủ điều kiện để chuyển chức lần đầu tiên.

Xin hỏi ngài muốn chuyển chức thành nghề nghiệp gì?Nhạc Trọng vừa đi vào trong đại lâu chuyển chức, nữ nhân mặc đồng phục nhân viên tiếp tân có nụ cười vô cùng chức nghiệp nói ra.Nhạc Trọng nhìn qua nhân viên Tiểu Mai, thản nhiên nói:- Liệt kê đủ các chức nghiệp ra cho tôi xem!- Vâng!Tiểu Mai mỉm cười, điểm lên hư không một cái, một đoàn bạch quang chớp động, một hình chiếu lập thể hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng.Trong hình chiếu lập thể này chức nghiệp chớp động làm cho Nhạc Trọng hoa mắt.Bác sĩ, binh sĩ, thích khách, thợ sữa chữa, thợ rèn, luật sư, phiên dịch gia, chiến sĩ, ma pháp sư, thuật sĩ, triệu hoán sư, tuần thú sư, thợ săn...đủ loại chức nghiệp tồn tại trên thế giới, có thể tưởng tượng tất cả chức nghiệp trên thế giới đều có bày ở đây, đủ loại bao hàm toàn diện.Nhạc Trọng một ngón tay điểm lên chức nghiệp bác sĩ, hình chiếu lập thể biến đổi, nhanh chóng xuất hiện giới thiệu về chức nghiệp bác sĩ.- Giới thiệu bác sĩ: bác sĩ là chức nghiệp không thể thiếu trong đoàn đội.

Mục sư có thể thông qua ma pháp nhanh chóng trị liệu hết thương thế.

Bác sĩ sử dụng phương pháp trị liệu truyền thống, tốc độ khôi phục so ra kém hơn mục sư.

Nhưng mà bác sĩ lại có thể thông qua dược vật trị liệu virus loại tật bệnh, hơn nữa nghiên cứu phát minh ra các loại tân dược, thực hiện quy mô hóa thương thế, trị liệu tật bệnh.

Ngài chuyển chức trở thành bác sĩ thì có thể đạt được một kỹ năng: y thuật bình thường.Nhạc Trọng một ngón tay điểm lên chức nghiệp binh sĩ, ở trên hình chiếu lập thể lập tức giới thiệu về binh sĩ.- Giới thiệu binh sĩ: binh sĩ là một chức nghiệp loại chiến đấu, phương diện cận chiến kém xa chiến sĩ, nhưng mà bọn họ có thể thông qua vũ khí nóng, cận thân chiến đấu cũng không yếu.

Sau khi chuyển chức thành công có thể đạt được kỹ năng: thao tác súng ống bình thường.Nhạc Trọng hai mắt tỏa sáng, kỹ năng thao tác súng ống bình thường rất không tồi, hắn không có trải qua huấn luyện đặc thù, tài bắn súng cực kỳ kém cỏi, có được kỹ năng này thì đề cao thật lớn.Nhạc Trọng cũng không có nóng lòng lựa chọn chuyển chức nghiệp, mà là không ngừng lật xem đặc điểm của chức nghiệp.Mỗi một chủng chức nghiệp sau khi chuyển chức thành công sẽ có được kỹ năng chức nghiệp, có thể làm cho Nhạc Trọng từ người bình thường trở thành phần tử trong lĩnh vực đó.

Nhạc Trọng nhảy qua tất cả chức nghiệp phục trợ, trực tiếp thẩm tra chức nghiệp chiến đấu.Chức nghiệp phục trợ có rất nhiều tác dụng, tỷ như chức nghiệp thợ sữa chữa có thể bảo trì và sửa chữa ô tô.

Chức nghiệp thợ rèn có thể chế tạo binh khí ma pháp.

Bác sĩ có thể trị liệu tật bệnh, nghiên cứu phát minh tân dược.

Đối với đoàn đội có tác dụng rất lớn, nhưng mà kỹ năng chiến đấu của những chức nghiệp này lại không cách nào sánh bằng chức nghiệp chiến đấu.

Chương 53: Chuyển chứcChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng xem xét rất nhiều chức nghiệp hệ chiến đấu, cảm giác đều so kém kỹ năng của chức nghiệp binh sĩ.

Thao tác súng ống có thể làm cho súng ngắn gai độc của hắn phát ra uy lực lớn hơn nhiều.

Hơn nữa so sánh với thế giới ma huyễn, chiến sĩ, thuật sĩ, pháp sư mà nói thì chức nghiệp này sống sót trong thế giới hiện tại còn tốt hơn nhiều lắm.Tốc độ thi pháp của pháp sư quá chậm, còn chưa đợi bọn họ hoàn thành thi pháp thì bị người ta chém giết.

Về phần năng lực chận chiến của chiến sĩ trên binh sĩ đấy.

Nhưng mà chỉ cần một phát đạn là giải quyết được.- Ồ đây là!Nhạc Trọng đọc tới tờ thứ hai trông thấy một chức nghiệp có hào quang màu đen chớp động, hắn điểm ngón tay lên một cái, chợt xuất hiện một chức nghiệp ẩn giấu trong hào quang tối đen.- Chức nghiệp che dấu: ám kỵ sĩ.

Kỵ sĩ hung hãn thao túng lực lượng hắc ám.

Sau khi chuyển chức thành công đạt được kỹ năng Khủng Cụ Thuật, Hắc Dạ Cường Hóa.Nhạc Trọng nhìn qua giới thiệu của chức nghiệp này, quyết định thật nhanh và nói ra:- Tôi lựa chọn chuyển chức ám kỵ sĩ.Lựa chọn này với Nhạc Trọng mà nói là cực kỳ trọng yếu, một đạo hắc sắc quang mang từ trong ma pháp trận dưới chân vờn quanh hắn, sau đó chợt biến mất, sau một khắc xuất hiện một khí tức ma huyễn tràn ngập cả đại điện.Từng đạo lực lượng hắc ám từ trong ma pháp trận dưới mặt đất lao lên và vờn quanh người, trong cơ thể Nhạc Trọng, ở trong thức hải ngưng tụ ra hai phù văn huyền ảo.- Kỹ năng cấp hai: Khủng Cụ Thuật.

Kỹ năng chủ động, phát động nên bí thuật có thể làm cho sinh vật tinh thần lực thấp hơn ngài 5 điểm sinh lòng sợ hãi, dao động ý chí chiến đấu của chúng.

Tinh thần lực càng thấp thì càng dễ chịu ảnh hưởng.

Bản kỹ năng này có thể tác dụng lên một mục tiêu trong vòng hai trăm mét, nhưng đối phương ở trong phạm vi 20 m² thì không phân biệt mục tiêu.

Một lần phát động tiêu hao 3 điểm tinh thần.- Kỹ năng cấp hai: Hắc Dạ Cường Hóa.

Kỹ năng bị động, học tập kỹ năng này thì bản thân có được năng lực nhìn ban đêm, hơn nữa còn nhìn xa hơn vào ban ngày.

Trong bóng tối năng lực cảm giác của người sử dụng tăng cao, dự cảm đối với nguy hiểm cũng càng thêm nhạy cảm.Chuyển chức hoàn tất, lực lượng hắc ám vờn quanh người Nhạc Trọng cũng từ từ tiêu tán.Nhạc Trọng cúi đầu suy nghĩ các kỹ năng này hữu ích thiết thực, sau đó đi nhanh về phía thần điện.Ở trong thần điện có một gã ám kỵ sĩ đồ vật khắc phù văn toàn thân, bề ngoài đen, giáp che mặt và toàn thân tản ra kỳ ánh sáng kim loại màu đen khiến người ta đứng không vững.

Tên ám kỵ sĩ này lặng lẽ đứng đấy lại mang cho người ta cảm giác hít thở không thông.Nhạc Trọng đi đến trước người ám kỵ sĩ đang đứng thẳng, nói:- Tôi vừa mới chuyển chức nghiệp thành ám kỵ sĩ Nhạc Trọng.

Các hạ, tôi hy vọng có thể mua sắm kỹ năng và trang bị của chức nghiệp.Tên ám kỵ sĩ kia nhìn qua Nhạc Trọng, điểm lên hư không một cái, một hình chiếu lập thể lại hiện ra, kỹ năng ám kỵ sĩ hiện ra trước mặt Nhạc Trọng.Trong hình chiếu lập thể kia tổng cộng xuất hiện chín kỹ năng.

Trong đó ba kỹ năng cấp một, sáu kỹ năng cấp hai.Nhạc Trọng lẳng lặng nhìn qua chín kỹ năng, trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ:- Rất đắt!Ba kỹ năng cấp một mỗi cái đều có giá ba trăm sinh tồn tệ, sáu kỹ năng cấp hai thì mỗi một kỹ năng đều cần một ngàn điểm sinh tồn tệ mới mua sắm được.Nhạc Trọng nhìn qua sáu kỹ năng cấp hai, trong mắt hiện ra hào quang nóng rực.- Triệu hoán cốt thú, thuần thú thuật, Ảnh Bộ... , đều là kỹ năng tốt!Sáu kỹ năng cấp hai, mỗi một cái đều cực kỳ bất phàm, Nhạc Trọng nếu như đạt được sẽ nhiều ra một kỹ năng.Lúc Nhạc Trọng nhìn qua sáu kỹ năng cấp hai thì con mắt sáng ngời, nhanh chóng điểm ngón tay lên một kỹ năng, trả một ngàn sinh tồn tệ.Kỹ năng hình chiếu màu đen kia lập tức hóa thành hào quang màu đen chui vào mi tâm của Nhạc Trọng, ngưng tụ ra hào quang màu đen..- Kỹ năng cấp hai: hợp thể phòng hộ thuật.

Có thể hợp thể với sinh vật bất tử triệu hoán ra, x e,m -o.n-lin e tại kk-t ruy en..c o,m đem sinh vật bất tử trở thành áo giáp hộ thân.

Phát động kỹ năng này cần tiêu hao 10 điểm tinh thần lực, 10 điểm thể lực.

Thời gian duy trì, 15 phút đồng hồ.Nhạc Trọng đột nhiên đi tới trước người ám kỵ sĩ hỏi:- Tiền bối, xin hỏi ngài có thể cho ta lời khuyên hay cảnh báo gì không?Tên ám kỵ sĩ lkia ẳng lặng nhìn Nhạc Trọng , lạnh như băng nói:- Phải hung ác!

Tâm của ngươi không đủ hung ác rất khó sống sót.Nói xong tên ám kỵ sĩ kia ngậm miệng lại, giống như bức tượng tiêu khắc đứng trong thần điện, không nói một lời.Nhạc Trọng im lặng, nhìn qua ám kỵ sĩ và thi lễ, sau đó trở lại trong ma pháp trận.Hào quang chớp động một cái và Nhạc Trọng chợt từ nơi này biến ra khỏi thần điện.Tên ám kỵ sĩ vẫn lẳng lặng nhìn chằm chằm vào bóng lưng Nhạc Trọng rời đi, trong mắt dị quang chớp động, cũng không nói gì.Rời khỏi Thần Điện, Nhạc Trọng trực tiếp đi tới khu vực nâng cấp trang bị.Trong tiệm thăng cấp trang bị này, một đại hán mặt mọc đầy râu, cầm một bình rượu và toàn thân có dấu vết bị lửa đốt hiện ra.Thời điểm nhìn thấy Nhạc Trọng tiến vào, tên đại hán kia nhàn nhạt nói một câu.- Đến thăng cấp vũ khí?Nhạc Trọng gật gật đầu hỏi:- Thăng cấp binh khí cấp 3 cần bao nhiêu sinh tồn tệ?Đại hán thản nhiên nói:- 500 sinh tồn tệ, một viên ma lực bảo thạch.Nghe đến đó Nhạc Trọng mới buông lỏng một hơi, những ngày này sinh tồn tệ của hắn tích góp từng chút một, nếu như không tính đạt được ban thưởng một ngàn sinh tồn tệ, tiền trả mua sắm hợp thể thủ hộ thuật thì hắn cũng chỉ còn lại 600 sinh tồn tệ.Nhạc Trọng lấy trong bọc ra 500 sinh tồn tệ, ma lực bảo thạch, súng ngắn gai độc đưa cho đại hán thăng cấp đại sư, nói:- Giúp tôi thăng cấp.- Gai độc, thứ tốt.

Chàng trai hiện tại có thể đánh tạo ra nó thì phải xem vận khí và bổn sự.Thăng cấp sư nhìn qua gai độc, hư không một trảo, súng ngăn gai độc lơ lửng ở trước người của hắn.

Hắn tiện tay điểm một cái mà ma pháp trận lăng không hiện ra.Miếng ma lực bảo thạch vừa tiến vào trong ma pháp trận thì lập tức sáng ngời lên.Sau một khắc súng ngắn gai độc cũng bay vào trong ma pháp trận, lập tức giải thể, từng đạo hào quang tinh tế và phù văn ở trên súng ngắn gai độc bay ra, đồng thời súng ngắn gai độc không ngừng gầy dựng lại, lại cấu tạo.

Cuối cùng nhât hiện ra một súng lục ổ quay đường kính 20 li sáu nòng.Súng ngắn màu bạc thành hình, chợt rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.- Binh khí cấp bốn: loại hình gai độc.

Đây là phiên bản có lực phá hoại cường đại hơn, trước khi ngoại lực phá hoại thì nó vĩnh viễn không bị hư hại.

Mỗi ngày tự động sinh ra hai viên đạn.

Nếu như đạn dược sung túc thì ngươi có thể dùng nó đánh với xe tăng.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải bắn trúng!Nhạc Trọng nhìn qua gai độc trong tay, trong mắt tràn ngập vui sướng.

Gai độc trải qua cường hóa thành càng trở nên mạnh mẽ hơn nữa, hơn nữa mỗi ngày có thể tự động sinh ra hai viên đạn, tăng giá trị của gai độc lên thật lớn.

Chương 54: Gai độcChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua thăng cấp sư nói lời cảm tạ và sau đó rời đi.- Đa tạ!Sau khi rời khỏi cửa hàng thăng cấp vũ khí, Nhạc Trọng quay người đi vào một nhà trang bị.Nhìn thấy Nhạc Trọng đi vào thì một nữ phục vụ lớn lên xinh đẹp mỉm cười nói:- Hoan nghênh quang lâm!Nhạc Trọng nhìn qua nữ nhân viên phục vụ nói ra:- Tôi muốn xem liệt kê trang bị!- Vâng!Nữ phục vụ viên xinh đẹp điểm ngón tay vào hư không, một loại các trang bị hư không hiện ra.Nhạc Trọng cẩn thận xem xét trang bị được liệt kê.

Vượt quá hắn đoán trước, ở trong biểu thị hàng hóa ngay cả phòng hộ phục cấp 1 cũng không có.- Đạn chuyên dụng cho gai độc, một phát 50 sinh tồn tệ.Nhìn qua cuối giới thiệu trang bị, Nhạc Trọng trông thấy trang bị có quan hệ tới thứ hắn cần.- Rất đắt!Nhạc Trọng nhìn thấy viên đạn gai độc cười khổ một tiếng.

Viên đạn gai độc mắc như vậy hắn không chịu nổi.Nhạc Trọng lật trang kế tiếp, trong hai mắt tỏa sáng.Trong tờ thứ hai có được đủ loại dược tề chữa bệnh, có thể làm tứ chi của người ta tái sinh, có có thể làm cho người ta nhanh chóng phục hồi thể lực, có thể giải trừ các loại độc tố, trong một tờ cuối cùng có viết:- Lục cấp dược tề: G dược tề.

Có thể trị liệu virus lây nhiễm trong người.

Giá cả 50000 sinh tồn tệ/ cái.Nhạc Trọng nhìn qua G dược tề thập phần quen mắt:- Thật sự là quá đắt.

Mình đúng là quá nghèo mà!Nếu như Nhạc Trọng có đầy đủ sinh tồn tệ thì hắn nhất định sẽ mua một G dược tề làm đồ dự bị, dù sao ai cũng không biết tương lai sẽ gập dạng địch nhân nào.Lật lại vài trang, Nhạc Trọng phát hiện trừ hệ chữa bệnh và các siêu dược tề khoa học kỹ thuật ra, không có trang bị quá mạnh mẽ xuất hiện.Nhạc Trọng khép trang giới thiệu lại, nhìn qua phục vụ viên hỏi:- Nơi này chỉ có bao nhiêu trang bị này?Phục vụ viên lẽ phép nói:- Vâng!

Trừ các loại dược tề chữa bệnh thì chỉ khi người khác đem trang bị nhập vào hệ thống ngài mới có thể từ trong hệ thống mua được trang bị cần.- Cảm ơn!Nhạc Trọng gật đầu sau đó xoay người rời đi.Rời khỏi cửa hàng này, Nhạc Trọng tiến vào một cung điện nhiệm vụ.Một phục vụ viên lớn lên thập phần xinh đẹp nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới, nàng tiện tay điểm một cái, một hình chiếu nhiệm vụ cực lớn hiện ra trước mặt Nhạc Trọng:- Hoan nghênh quang lâm nhiệm vụ điện.

Nơi này chuyên công bố các loại nhiệm vụ, chào mừng ngài đến nhận.- Thu phục thành phố Bắc Kinh đã rơi vào tay giặc!

Thanh lý ngũ hoàng tới một trăm tang thi trong thành phố Bắc Kinh thì tính toán hệ hoàn thành nhiệm vụ.

Nhiệm vụ bắt đầu tính từ khi nhận, thời hạn một năm.

Thu phục thành phố Bắc Kinh và khôi phục thế lực thủ lĩnh Bắc Kinh sẽ đạt được phòng hộ y cấp 5, 50000 sinh tồn tệ, cộng thêm 5 cấp, điểm kỹ năng thêm vào +2, có danh xưng người thu phục Bắc Kinh.

Nhiệm vụ thất bại không bị trừng phạt.- Thu phục thành phố Nam Kinh đã rơi vào tay giặc...Trong nhiệm vụ này lộ ra nhiệm vụ hai thành phố lớn.Nhạc Trọng nhìn qua một cái nhiệm vụ kia, trong mắt tràn ngập kinh hãi:- Thành phố Bắc Kinh đã rơi vào tay giặc sao?

Nếu là như vậy hệ thống chỉ huy của chính phủ đã tê liệt?Rồng không đầu không được, nếu như không có chính phủ trung ương chỉ đạo, như vậy trong tận thê hiện giờ thì địa phương không có chính phủ sẽ biến thành dạng gì?

Nhạc Trọng không thể tưởng tượng.

Hắn giống như trông thấy thế lực quân xem- onli n,e .tạ i k kt,r uy e-n.c om phiệt nổi lên tranh đoạt thổ địa và quyền lực thống trị Trung Quốc mà chém giết nhau thê thảm.Nhạc Trọng nhìn qua hình chiếu nhiệm vụ, trong nội tâm giống như có một tảng đá áp lên người:- Quá không xong!- Thu phục thành phố Nam Trữ rơi vào tay giặc!

Dùng số lượng thanh lý xxx trăm đầu tang thi trong thành phố Nam Trữ thì hoàn thành nhiệm vu.

Nhiệm vụ tính từ thời gian bắt đầu nhận, thời hạn một năm.

Thu phục thành phố Nam Trữ, khôi phục thế lực thủ lĩnh của Nam Trữ đạt được một kiện phòng hộ y cấp 4, 10000 sinh tồn tệ, tăng thêm ba cấp, điểm kỹ năng thêm vào +1, có danh xưng người thu phục Nam Trữ.- Nam Trữ cũng rơi vào tay giặc sao?Nhạc Trọng nhìn thấy tin tức này thì trong nội tâm chìm vào đáy côc.

Song thân của hắn đều ở tại thành phố Nam Trữ, nhìn thấy tin tức Nam Trữ rơi vào tay gâậc, hắn hận không thể lập tức mọc cánh mà bay về nhà của mình.Nhạc Trọng cưỡng chế lo lắng trong lòng, nhìn qua phục vụ viên hỏi:- Nếu như tôi không có nhận nhiệm vụ mà dẫn người thu phục thành thị thì sao, có thể đạt được ban thưởng không?Nữ phục vụ viên nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười, giải thích nói:- Không thể!

Trước đó không có nhận nhiệm vụ, cho dù ngài có nhận hoàn thành bất cứ nhiệm vụ nào cũng không đạt được ban thưởng.Nhạc Trọng nghe vậy tiếp tục lẳng lặng lật xem hàng loạt nhiệm vụ được liệt kê trên bản danh sách kia.Bên ngoài nhiệm vụ liệt kê trừ thu phục các thành thị trong nước ra cũng có nhiệm vụ thu phục các thành phố lớn ở nước ngoài.

New York, Luân Đôn, Tokyo, Berlin, Mosw là thành thị lớn của các quốc gia khác.

Trừ thu phục tất cả thành phố lớn cũng không có những nhiệm vụ khác.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Sau khi tôi nhận nhiệm vụ mà không có hoàn thành, có thể bị trừng phạt hay không?Điểm này Nhạc Trọng phải hỏi cho rõ ràng.Nữ phục vụ viên kia vẫn mỉm cười ngọt ngào, nói:- Sẽ không!

Cho dù ngài có tiếp nhiệm vụ mà không thể hoàn thành, cũng không có bất cứ trừng phạt nào cả.Nhạc Trọng cười cười xem những nhiệm vụ kế tiếp trong bản danh sách.Trong khu vực thần bí trừ Thần Điện chuyển chức ra, Thần Điện nhiệm vụ, cửa hàng trang bị, nơi thăng cấp vũ khí còn có một loạt các khu vực mua sắm vật tư cần phải bỏ ra sinh tồn tệ để mua, một sinh tồn tệ có thể mua được một cân gạo.

Trong Thần Điện cường hóa có cường hóa bản thân, một ngàn điểm sinh tồn tệ là có thể cường hóa một điểm thuộc tính.

Nhạc Trọng vào trong khu vực thần điện cường hóa, cường hóa 1 điểm thuộc tính nhanh nhẹn.Trừ năm đại thần điện này ra, những nơi còn lại đều có hào quang thần bí bao phủ, Nhạc Trọng vừa mới tiếp cận đã tự động bắn ngược ra ngoài, đồng thời trong óc truyền tới âm thanh nhắc nhở:- Cấp bậc của ngài chưa đủ, không có quyền hạn tiến vào khu vực này!Nhạc Trọng đi một vòng, phát hiện không có khu vực nào cho phép hắn tiến vào lần nữa thì hắn lập tức đi ra chỗ ma pháp trận kia.Hào quang chớp động và Nhạc Trọng chợt xuất hiện ở trước cánh cửa màu tím của cầu Lôi Giang.- Không có sao chứ?Nhạc Trọng vừa xuất hiện Trì Dương đã đi tới, vẻ mặt lo lắng hỏi.Nhạc Trọng cười cười nói:- Yên tâm, không có việc gì!Lộ Văn cũng chạy tới nói ra:- Nhạc Trọng ca ca, vừa rồi anh đi đâu?

Em đã lo lắng muốn chết.

Nếu anh không ra thì em đã xông vào tìm anh rồi đấy!Nhạc Trọng qua những người khác đang vây quanh mình, nhìn qua Lộ Văn mỉm cười nói:- Không có việc gì!Nhạc Trọng nhìn qua mọi người nói ra:- Nơi này chính là Tân Thủ thôn, ở bên trong có thể tiến hành chuyển chức, nhận nhiệm vụ, dùng sinh tồn tệ mua sắm trang bị, thăng cấp trang bị, mua sắm vật tư sinh tồn.

Sau khi chuyển chức, có thể đạt được những kỹ năng mới của chức nghiệp của mình.

Mọi người cũng đi vào một chút.

Chương 55: Tiếp nhận nhiệm vụChỉnh sửa : kktruyen.comCon mắt Kỷ Thanh Vũ sáng ngời, nàng đi vào đại môn màu tím kia, nhưng mà khi nàng vừa tiếp xúc với đại môn kia thìchợt bị đẩy lùi ra mấy mét.Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ bị cánh cửa màu tím đẩy ngược ra ngoài, Nhạc Trọng nhướng mày hỏi:- Chuyện gì xảy ra?Kỷ Thanh Vũ vỗ vỗ tro bụi trên quần áo một cái, nhìn qua cánh cửa màu tím này, trong mắt tràn ngập thất vọng:- Cấp bậc của tôi không đủ, không cách nào tiến vào Tân Thủ thôn.Những người còn lại cũng đi tới thử một chút, đều bị cánh cửa màu tím bắn ngược ra ngoài, chỉ có Trì Dương là có thể đi vào bên trong.Nhạc Trọng nhìn qua cánh cửa màu tím này và nói:- Xem ra chỉ có người cường hóa hơn cấp 10 mới có thể đi vào trong Tân Thủ thôn.Một trận chiến thanh lý đường Hưng Trữ ngày hôm qua, Trì Dương cũng thăng cấp đến cấp 10, Kỷ Thanh Vũ bây giờ chỉ có cấp 8.

Bởi vì trong thi đàn có L1, S1 đều bị Trì Dương cùng Nhạc Trọng tiêu diệt.

Linh quang của tang thi hình thái tiến có mạnh hơn tang thi bình thường rất nhiều, tang thi càng cường đại thì linh quang cũng càng nhiều hơn.Trần Dao có chút hưng phấn nói ra:- Như vậy chúng ta chỉ cần thanh lý tang thi ở chỗ này một tháng, tất cả mọi người có thể đi vào.

Đến lúc đó chúng ta có thể chuyển chức rồi.Kỷ Thanh Vũ lúc này đã đem bản sách kỹ năng thao túng thực vật đưa cho Trần Dao, Trần Dao hiện tại thập phần muốn chuyển chức để mạnh mẽ hơn nữa.Vương Song cũng có chút hưng phấn nghĩ tới tương lai tươi đẹp sau khi mình chuyển chức thì biến thành cường giả.- Không được, chúng ta ngày hôm nay phải rời khỏi thành phố Lôi Giang!Nhạc n g u.ồ n : k.ktr,u y-e-n.co.m Trọng nói ra lời này dập tắt hưng phấn của mọi người.Lúc này Kỷ Thanh Vũ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng hỏi:- Vì cái gì?Nhạc Trọng trầm giọng nói ra:- Tân Thủ thôn mở ra thì trong vòng hai mươi bốn giờ sau, tang thi trong thành phố Lôi Giang sẽ không còn bị hạn chế nào cả, mấy vạn tang thi bên hướng kia của cầu lớn sẽ được thả ra ngoài, hạn chế tiến hoá của tang thi cũng được cởi bỏ.

Sau này ở đây sẽ nguy hiểm hơn lúc trước gấp chục lần, chúng ta bay giờ phải lập tức chạy ra khỏi nơi này.Nghe Nhạc Trọng nói thì mọi người lâm vào trầm mặc.

Đứng trước cánh cửa màu tím thì bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng thi đàn dày đặc ở bên kia cầu.

Đây chính là mấy vạn đầu tang thi đấy, một khi đi ra thì bọn họ chắc chắc sẽ bị chúng nghiền nát không còn lại gì.Trần Dao nhìn qua cánh cửa màu tím của Tân Thủ thôn, trong mắt hiện ra hào quang không cam lòng, nàng cũng muốn chuyển chức trở thành một gã cường giả.

Nàng không phải đồ đần, thập phần rõ ràng phải trở thành cường giả mới có thể sống sót trong thời đại hiện giờ.Qua chừng một giờ sau, Trì Dương từ trong cánh cửa lớn màu tím đi ra ngoài.Từ khi Trì Dương đi vào cánh cửa màu tím tới khi đi ra, Trần Dao liền vội vàng tiến lên hỏi:- Trì Dương?

Hạn chế tang thi của thành phố Lôi Giang sẽ bị cởi bỏ, có thật không?Trì Dương cũng là người cực kỳ thông minh, hắn nhìn chằm chằm vào Trần Dao, ánh mắt thoáng trở nên lạnh lẽo, Trần Dao cũng bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào mà xấu hổ không thôi.- Chỉ còn lại hai mươi mốt tiếng đồng hồ.Trì Dương lạnh lạnh nói ra một câu, đi đến bên người Nhạc Trọng.Trần Dao hốc mắt hơi đỏ lên, nhỏ giọng thầm nói:- Hung hăng như vậy làm gì?

Tôi vừa rồi có nói gì sai sao!Nhạc Trọng nhìn qua mọi người, trầm giọng nói:- Đi!

Chúng ta không có thời gian.Nói xong Nhạc Trọng quay người rời đi.Trì Dương, Lộ Văn, Vương Song ba người theo sát sau lưng Nhạc Trọng.Kỷ Thanh Vũ vỗ vỗ vai của Trần Dao nói:- Đi thôi!- Ân!Trần Dao cắn môi đuổi theo mau.- Dừng một chút!Lúc chiếc xe Đông Phong kilocalo chạy tới trước một siêu thị nhỏ trên đường, Nhạc Trọng lại bảo Vương Song dừng lại, sau đó nhanh chóng từ trên xe nhảy xuống đi vào trong siêu thị.Tang thi trên đường Hưng Trữ trên cơ bản đã bị Nhạc Trọng thanh lý vào ngày hôm qua, bên trong siêu thị trừ một ít vết máu đỏ sậm ra, phần còn lại là chân tay cụt, không có một tia sinh khí.Nhạc Trọng nhanh chóng đi vào sâu trong siêu thị, đeo trữ vật giới chỉ vào trong tay nhìn túi mì ăn liền, tâm niệm của hắn vừa động, túi mì ăn liền này lập tức bị thu vào trong không gian giới chỉ.- Thật sự là tiện lợi!Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, túi mì ăn liền kia lập tức hiện ra trong tay của hắn.Thí nghiệm hoàn tất, Nhạc Trọng cũng không có dừng lại mà liên tục thu lấy vật tư trong siêu thị, sau khi nhồi đầy không gian giới chỉ mới bỏ qua.- Về nhà!Sau khi nhét đầy không gian giới chỉ thì Nhạc Trọng lúc này mới lưng cõng theo một cái ba lô lớn đi lên xe, ngồi vào bên người Vương Song.Vương Song khởi động xe vận tải, chạy tới khu vực cư xá Hoa Uyển.Nhạc Trọng vừa về tới nhà thì nghiêm nghị nói ra:- Tất cả mọi người lập tức vận chuyển vật tư, đem toàn bộ vật tư trong phòng chuyển vào trong xe đi.Nhìn thấy Nhạc Trọng nghiêm túc như vậy thì các cô gái trong phòng lúc này lập tức khẩn trương lên.Trương Lệ đi tới hỏi:- Xảy ra chuyện gì, Nhạc Trọng!Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Chúng ta bây giờ phải rời khỏi nơi này, đi căn cứ thành phố Lũng Hãi cho người sống sót.Vương Phương có chút không tình nguyện nói ra:- Có thể ngày mai đi được không?

Hôm nay mọi người vận chuyển vật tư đều rất mệt.Ý của Vương Phương cũng đại biểu tiếng lòng của các cô gái trong phòng, các nàng hôm nay vận chuyển vật tư trên hai chiếc xe lên lầu, thân thể cũng thập phần mệt mỏi.Nhạc Trọng mặt trầm xuống một cái, lạnh như băng nói ra:- Không muốn rời đi cũng có thể lưu lại.Nhìn thấy Nhạc Trọng nổi giận,tất cả nữ hài cũng không dám lại nói thêm cái gì, lập tức bắt đầu vật tư vận chuyển.Triệu Lệ nhìn xuyên thấu qua người cửa sổ, nhìn thấy bọn người Nhạc Trọng đang vận chuyên vật tư từ trong phòng ra ngoài thì hoảng hốt:- Bọn họ muốn rời đi?Triệu Lệ trải qua những ngày này quan sát thì phát hiện đoàn người Nhạc Trọng tâm địa coi như tốt, trong hoàn cảnh tận thế này vẫn bố thí chút lương thực cho nàng.

Nếu như đoàn người Nhạc Trọng rời đi thì nàng cũng không biết sống chết thế nào.Bộ phim Sinh Hóa Nguy Cơ thập phần kinh điển, Triệu Lệ cũng từng xem qua.

Nàng thập phần rõ ràng thể lây nhiễm Sinh Hóa Nguy Cơ mà tang thi mang virus trong người đáng sợ thế nào, chỉ cần bị quẹt bị thương một cái là biến thành tang thi.

Nếu như Nhạc Trọng lúc này rời đi, nàng căn bản không cách nào tìm được lương thực nuôi sống hai mẹ con.Triệu Lệ khẽ cắn môi, nhanh chóng đi vào trong phòng mang theo một cái gương và dẫn con của mình theo.Dưới lầu Nhạc Trọng đang ngồi ở một bên, lẳng lặng nhìn qua những nữ sinh đang vận chuyển vật tư.- Vị tiên sinh này, tôi là Triệu Lệ.

Xin hỏi ngài xưng hô như thế nào?Nhạc Trọng nhìn Triệu Lệ liếc thản nhiên nói:- Tôi là Nhạc Trọng, cô có chuyện gì?

Chương 56: Thoát điChỉnh sửa : kktruyen.comLúc này Lộ Văn đang nghỉ ngơi ở bên cạnh đi tới hiếu kỳ hỏi:- Nhạc Trọng ca ca, nữ nhân này tìm anh có chuyện gì?Lộ Văn, Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ ba nữ là thuộc nhóm không cần vận chuyển, bởi vì bọn nàng có thể cung cấp năng lực trị liệu và sức chiến đấu cho đoàn đội Nhạc Trọng hiện giờ.Trần Dao cũng đi đến bên người Nhạc Trọng, hiếu kỳ nhìn qua Triệu Lệ.- Nhạc Trọng, thỉnh anh dẫn theo tôi và con đi tới căn cứ người sống sót của thành phố Lũng Hãi với.

Chỉ cần anh dẫn mẹ con chúng tôi đi qua, những thứ này sẽ là của anh.Triệu Lệ mở cái rương nhỏ ra, bên trong là từng chồng nhân dân tệ đỏ tươi.Trần Dao liếc mắt nhìn qua số tiền bên trong cũng chừng trăm vạn nhân dân tệ, đưa mắt nhìn qua Nhạc Trọng.

Gia thế của nàng vô cùng tốt, một trăm vạn đối với nàng mà nói cũng không là cái gì.

Nhưng mà tiền mặt một trăm vạn cũng không phải số tiền nhỏ, không phải là người nào cũng không bị một trăm vạn nhân dân tệ hấp dẫn.Nhạc Trọng nhìn số nhân ch ỉ nh sửa bở i, k k.t-r uy en. c om dân tệ một cái, lãnh đạm nói:- Những số tiền này tôi không có hứng thú.Thế giới hiện tại đã biến đổi, hữu dụng nhất chính là đồ ăn.

Đống nhân dân tệ này chẳng khác gì giấy lộn cả, dùng để chùi đít còn ngại nó cứng.Sắc mặt Triệu Lệ trắng nhợt, khẽ cắn môi buông cái rương này ra, từ trong lòng móc ra một cái hộp nhỏ, lộ ra ba thỏi vàng lóng lánh.Triệu Lệ đem cái hộp nhỏ này đưa tới trước người Nhạc Trọng, mặt mũi tràn đầy cầu khẩn nói ra:- Cái này cho anh, van cầu anh cứu mẹ con chúng tôi, mang chúng tôi đi tới căn cứ cho người sống sót ở thành phố Lũng Hãi đi, Tôi sẽ báo đáp anh.Thịnh thế tàng đồ cổ, loạn thế mua vàng.

Vàng với tư cách bảo hiểm cho tiền của thế giới, cho dù là trong loạn thế cũng có mị lực đấy.

Triệu Lệ cũng là nữ nhân thông minh, nàng biết rõ nhân dân tệ sẽ biến thành một đống giấy vụn, nhưng mà chỉ cần có người và chính phủ, vàng không bao giờ mất đi sức mua, bởi vậy nàng mới đem vàng giấu đi, cuối cùng đành phải lấy ra hiến cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lãnh đạm nói:- Tôi cũng không cần vàng!Sắc mặt Triệu Lệ lúc này tái nhợt đi, vàng chính là con át chủ bài cuối cùng của nàng, nêu như Nhạc Trọng cũng không muốn thì nàng cuối cùng cũng không biết nên lấy cái gì ra hấp dẫn Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Triệu Lệ và thản nhiên nói:- Tôi có thể mang cô và con của cô đi tới căn cứ người sống sót của thành phố Lũng Hãi.

Nhưng mà muốn đi theo chúng tôi phải đáp ứng mấy điều kiện.

Thứ nhất, trước khi tới căn cứ người sống sót, cô phải phục tùng mệnh lệnh của tôi, không cho phép tùy ý hành động.

Thứ hai, phải lao động làm chuyện cô đủ khả năng.

Thứ ba, chúng tôi sẽ cung cấp đồ ăn cho cô và con mình, nhưng không nhất định là đủ ăn.

Chúng tôi sẽ căn cứ vào biểu hiện của cô mà cho thức ăn.

Thứ tư, tôi sẽ bảo hộ cho hai mẹ con các người an toàn, nhưng nếu thật sự gặp nguy hiểm mà tôi không thể ngăn được thì tôi sẽ buông tha cho hai người, ưu tiên bảo hộ đồng bạn của mình.

Nếu đồng ý bốn điều kiện này thì cô có thể theo cùng đi với chúng tôi, nếu như cô không tiếp nhận thì tôi không miễn cưỡng.Triệu Lệ nghe Nhạc Trọng nói bốn điều kiện thì vội vàng gật đầu ngay:- Tôi tiếp nhận!

Tôi tiếp nhận!Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Đi chuyển vật tư đi.

Đừng lãng phí thời gian.Triệu Lệ vội vàng mang theo con của mình đi lên lầu, đây là một cơ hội, một cơ hội sống sót, nàng tuyệt đối sẽ không bao giờ buông tha nó.Trần Dao nhìn qua bộ dáng vội vàng của Triệu Lệ cái thì trong nội tâm cực kỳ phức tạp.Dưới sự hợp lực của các cô gái, tốn hao hai giờ rốt cục cũng chuyển toàn bộ vật tư trên lầu chất đầy trên hai chiếc xe.- Lái xe!Không chần chờ chút nào, Nhạc Trọng ra lệnh.Vương Song lúc này đa nhấn ga, hai chiếc xe vận tải lúc này cũng lao nhanh trên đường.Ngày hôm sau, mấy vạn tang thi ở khu vực mua sắm phồn hoa nhất thành phố Lôi Giang như thủy triều lẳng lặng đứng thẳng, rốt cuộc tang thi cũng chậm rãi đi khắp bốn phương tám hướng của thành phố.Những tang thi này như thủy triều đi khắp thành phố, không lâu cả thành phố Lôi Giang đều bị tang thi bảo phủ hoàn toàn, tang thi bắt đầu thôn phệ huyết nhục người sống và tiến hóa.

Tất cả L1, S1, thậm chí cả những chủng loại khác cũng bắt đầu được sinh ra.Trước một siêu thị nhỏ lúc này có năm đầu tang thi đang đứng.Trong một con hẻm nhỏ, một người sống sót tráng kiện tay cầm Phảng Chế Đường Đao lao nhanh ra ngoài, hắn phát động kỹ năng di động cao tốc, thân thể như quỷ mị nhảy vào trong đám tang thi.

Ánh đao chớp động, đầu lâu của năm đầu tang thi bị chém rụng.Năm đoàn linh quang chui vào trong người của hắn, con mắt của người sống sót này sáng ngời:- Thăng cấp!

Lão tử rốt cục tăng lên cấp 10.Người sống sót này đang vui mừng vì tăng cấp, lúc này trên lầu có một tang thi mở to cái miệng đỏ thẫm của nó ra nhìn xuống, một đoàn hỏa cầu từ trong miệng của nó bay ra ngoài nhanh như hỏa tiễn và lao thẳng vào người của tên sống sót kia.

Nửa người của tên người sống sót kia bị đánh thành cái động, thi thể cháy đen vô lực ngã xuống đất.Hai đầu S1 hành động nhanh nhẹn nhảy vài cái là tới chỗ này, rơi vào trước thi thể của tên người sống sót, miệng lớn nuốt chừng thi thể còn sót lại trên đất.Cả thành phố Lôi Giang, ở khu vực mua sắm phồn hoa nhất của thành phố đã biến thành một khu vực săn bắn.

Trong thành phố Lôi Giang thì vai trò thợ săn và con mồi đã bắt đầu biến hóa.

Trước mặt của đám tang thi tiến hóa thì những nhân loại cường giả trải qua tiến hóa của hệ thống thần ma bị chúng cắn nuốt huyết nhục.Thành phố Lôi Giang biến thành một địa ngục chân chính.

Những nhân loại còn sống sót lúc này càng thêm cẩn thận, sinh hoạt của bọn họ lúc này càng trở nên gian nan hơn.Ngày xưa trên những con đường người đi hối hả thì bây giờ không có bóng người, trên đường đi đều là hài cốt ô tô, tang thi du đãng rải rác.

Ở trên đường có hai chiếc Đông Phong kilocalo chạy như bay.Nhạc Trọng ngồi trên ghế lái phụ nhìn qua cảnh vật hoang vu chung quanh, nhìn qua Vương Song hỏi:- Còn bao nhiêu thời gian thì đi tới thành phố Lũng Hãi?Vương Song cười khổ một tiếng nói:- Tôi cũng không rõ ràng lắm.

Tôi chưa từng lái xe đi qua thành phố Lũng Hãi.

Nhưng mà theo GPS mà nhìn thì khoảng cách của chúng ta tơi thành phố Lũng Hãi còn có một nửa lộ trình.Nhạc Trọng có chút gật gật đầu, không hề nói gì nữa, hắn chỉ nhìn ra ngoài và cảm nhận nguy hiểm.Đột nhiên lúc này trên đường đi có hơn mười chiếc xe chặn ngang đường đi.- Đáng chết!

Lại ngăn chặn!Vương Song thấp giọng mắng một câu, dừng chiếc Đông Phong kilocalo.Loại chuyện vứt bỏ xe trên đường thế này Nhạc Trọng đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi.

Đều là do Nhạc Trọng đẩy từng chiếc xe ra ngoài, mọi người lúc này mới tiếp tục đi tới.Chính vì trên đường khắp nơi đều là những chiếc xe bị vứt lại, Nhạc Trọng đi lúc này cũng chậm hơn nhiều.

Thậm chí có một lần bởi vì làn xe bị bế tắc quá dài mà không thể không chuyển làn đường để đi.

Chương 57: Cướp đường.Chỉnh sửa : kktruyen.comXe dừng lại, Nhạc Trọng vừa mới xuống xe thì từ hai bên đường có sáu bóng người cầm súng tiểu liên chạy ra, một tên nam nhân cạo đầu đi tới, hắn đem súng nhắm vào Nhạc Trọng cùng hai chiếc Đông Phong kilocalo.Một tên có mặt sẹo trên mặt, tướng mạo cực kỳ hung hãng nhìn qua Nhạc Trọng quát:- Không được nhúc nhích!

Nếu không chúng tôi nổ súng.Trong hai chiếc xe Đông Phong kilocalo, nữ sinh nhìn thấy đám người kia cầm súng ống, hung thần ác sát thì vô cùng hoảng sợ nằm nép sát xuống xe.Nhạc Trọng nhìn qua tên nam tử đầu trọc có bộ dáng hung thần kia thì nhướng mày, lập tức phát động kỹ năng Ảnh Bộ cấp 2, hắn như quỷ mị tiến về phía sáu tên nam tử cầm súng này.Trên xe Đông Phong kilocalo, Bạch Cốt thả người nhảy xuống, nó giống như ma thần nhảy vào trong sáu người kia.Nhìn thấy Bạch Cốt cực kỳ nhanh nhẹn thì nội tâm của sáu tên đầu trọc lập tức hoảng hốt, giơ súng lên nhắm vào Bạch Cốt không ngừng xạ kích.Những viên đạn bắn vào xương cốt cũng chỉ khảm vào mà thôi, cũng không có tạo thành chút ảnh hưởng nào cho nó cả.Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ thì tốc độ nhanh tới mức tận cùng, vượt qua người bình thường gấp năm lần, sau khi vọt lên vài lần thì trong tay cầm Phảng Chế Đường Đao chém vào đầu lâu của tên mặt thẹo.Tên mặt thẹo nhìn thấy Nhạc Trọng lao tới thì trong mắt hiện ra vẻ kinh hãi, hắn bất chấp Bạch Cốt ở bên kia, giơ súng hướng về phía Nhạc Trọng bắn quét qua.Thời điểm tên nam tử mặt sẹo này thay đổi nòng súng thì thân thể Nhạc Trọng nhoáng một cái, dùng thế sét đánh không kịp bưng tay vòng ra sau lưng của thằng này, một đao chém vào đầu của tên mặt thẹo.- Tiểu huynh đệ, dừng tay!

Bằng không thì tôi không thể cam đoan tính mạng đồng bạn của anh đâu.Đúng lúc này bên cạnh truyền ra âm thanh của năm tử tràn ngập tự tin.Khóe mắt Nhạc Trọng quét qua, chỉ thấy bên cạnh nhiều ra hơn hai mươi tên nam tử cầm súng trường 81, súng tiểu liên 79, những phần tử vũ trang này xa xa vây quanh hai chiếc Đông Phong kilocalo.

Hai chiếc xe kéo công nông ngăn cản làn xe, phong tỏa đường lui của Đông Phong kilocalo.

Trong hai mươi tên phần tử vũ trang đầy đủ này có một gã thân cao một mét tám, tên nam tử này mang trên người khí tức hung hãn ở trong đám người xa xa nhìn qua.- Bạch Cốt lưu tính mạng của bọn họ lại!Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, ánh đao rơi vào trên cổ tên mặt thẹo, hắn như mũi tên vọt ra sau lưng của tên mặt thẹo, dùng mặt thẹo làm khiên thịt, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào tên thủ lĩnh của đám phần tử vũ trang này.Mặt thẹo cảm thụ được cảm xúc lạnh lẽo của Phảng Chế Đường Đao trên cổ, trong nội tâm lập tức sinh ra cảm giác lạnh giá, không dám hành động thiếu suy nghĩ.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Bạch Cốt cũng không có huy động búa lớn trong tay lấy mạng của đám nam tử này, một cước đá vào người của năm thằng kia, nhanh như vũ bão đá bay năm tên này, sau đó bước đi đến bên người Nhạc Trọng.Tên trung niên nhân trong đám phần tử vũ trang nhìn qua Bạch Cốt đứng bên người Nhạc Trọng thì khẽ mỉm cười, nói:- Tiểu huynh đệ, đúng là có bản lĩnh nha.

Tôi là Vương Quang Hổ!

Anh có thể gọi tôi là Hổ ca.

Anh xưng hô thế nào?Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Vương Quang Hổ trầm giọng nói:- Tôi là Nhạc Trọng.

Hổ ca, không biết tại sao anh lại ngăn cản đường của chúng tôi?

Dường như chúng tôi chưa từng đắc tội qua anh?Đám phần tử vũ trang vừa mới xuất hiện kia có hỏa lực cực mạnh, một khi vạch mặt, phát sinh xung đột, trừ Nhạc Trọng có mặc phòng hộ phục cấp 3 ra, không có có bao nhiêu người có thể sống sót cả.Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương hai người trải qua không ngừng cường hóa, tố chất thân thể vượt xa người thường, săn giết tang thi bình thường vô cùng nhẹ nhõm.

Nhưng mà khi đối mặt với đám phần tử vũ trang này khả năng sống sót không nhiều.

Lộ Văn càng xe m on line tạ-i kk-t,ruy.en,.com đừng đề cập, lực phòng ngự của nàng cơ bản là 0, một khi có xung đột thì có khả năng nàng sẽ chết trước.

Không phải vạn bất đắc dĩ, Nhạc Trọng không muốn khởi xung đột với thế lực của Vương Quang Hổ trước mặt.Vương Quang Hổ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, chậm rãi nói ra:- Nhạc Trọng, tôi nói rõ, lúc này chúng tôi đang tìm kiếm vật tư và người sống sót.

Các người nên đi theo tôi trở lại Trường Quang Thôn a.

Trường Quang Thôn có được phương tiện phòng ngự hoàn mỹ, trở lại Trường Quang Thôn thì tôi có thể cam đoan các người cơm nước không lo, cũng không sợ tang thi.Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt nói:- Thật có lỗi, Hổ ca!

Chúng tôi muốn đi căn cứ người sống sót ở thành phố Lũng Hãi.Vương Quang Hổ khẽ chau mày, chợt giãn ra, hắn nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Người có chí riêng.

Nhạc Trọng, các người muốn đi căn cứ người sống sót ở thành phố Lũng Hãi, tôi cũng không ngăn cản mọi người.

Nhưng mà tôi cũng không sống dễ dàng, tôi muốn vật tư trên một chiếc xe Đông Phong kilocalo của các người.Nhạc Trọng đang căng như dây cung thì buông lỏng, nói:- Có thể!Chỉ cần người không có chết thì tất cả đều dễ nói.

Dùng năng lực đoàn đội của bọn họ, cẩn thận một chút đi tìm vật tư cũng không thành vấn đè.Vương Quang Hổ làm ra thủ thế, bộ hạ của hắn toàn bộ chỉa súng xuống, hắn đi về phía Nhạc Trọng cười nói:- Nhạc Trọng, anh bây giờ cũng nên thả huynh đệ Trần Tứ của tôi ra được rồi.Nhạc Trọng nhẹ buông tay, Phảng Chế Đường Đao cũng dời khỏi cổ của Trần Tứ.Trần Tứ xoa xoa cổ, hướng về Nhạc Trọng nhếch miệng cười nói:- Ngươi thực lợi hại.

Tiểu tử, ngoại trừ Hổ Ca thì ngươi là người mạnh nhất mà lão tử từng gặp.Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng:- Đắc tội rồi!Trần Tứ đi nhanh về phía của Vương Quang Hổ, nhưng mà Bạch Cốt bước về phía trước một bước ngăn cản đường đi của hắn.Mặt của Trần Tứ trầm xuống nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, anh muốn gì?Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Không có ý gì.

Hổ ca để cho chúng tôi rời đi thì anh mới có thể rời khỏi bên cạnh tôi.Vương Quang Hổ nhìn Nhạc Trọng và mỉm cười nói:- Trần Tứ, anh tạm thời đi theo bên người Nhạc Trọng tiểu huynh đệ đi.Trần Tứ ứng một tiếng đứng bên người Nhạc Trọng, nói:- Vâng!

Hổ ca!Nhạc Trọng nói:- Hổ ca, tôi hiện tại chuyển vật tư cho ngài!Vương Quang Hổ nói:- Không vội, xe của chúng tôi không cách nào mang nhiều vật tư như vậy, không bằng mọi người cùng theo tôi đi về Trường Quang Thôn một chuyến.

Để cho tôi hảo hảo chiêu đãi các người một lần.

Nhạc Trọng, tôi thập phần bội phục thực lực của anh, tôi hy vọng chúng ta có thể kết thành bằng hữu.

Mặt mũi này anh cho tôi chứ?Ánh mắt Nhạc Trọng có chút co rụt lại, suy nghĩ một hồi lâu, mới gật đầu nói:- Tốt!

Chúng tôi đi theo anh một chuyến.

Nhưng mà Hổ ca, chuyện gì cũng nói rõ trước, chúng tôi phải đi tới căn cứ thành phố Lũng Hãi, tối đa chỉ có thể ngây ngốc ở chỗ của anh một ngày mà thôi.Vương Quang Hổ hào sảng cười nói:- Không có vấn đề, anh là bạn tốt của tôi!

Đương nhiên đi tự do.Bốn chiếc xe BMW và hai chiếc công nông một trước một sau kẹo lấy hai chiếc Đông Phong kilocalo, hai mươi sáu tên phần tử vũ trang vờn quanh, chậm rãi chạy vào một thôn nhỏ.

Chương 58: Vương Quang HổChỉnh sửa : kktruyen.comThôn nhỏ này cách đường cao tốc cũng không có xa, thôn cũng không lớn, cũng chỉ hơn năm mươi gia đình.Cửa thôn có hai tên phần tử vũ trang cầm lấy súng trường 81 nhìn chằm chằm bên ngoài.Bên ngoài thôn có vài chục tiểu hài tử chừng năm tới mười ba tuổi đang đào đất hái rau dạ, toàn thân là bùn, giống như những con khỉ vậy.- Hổ ca!- Hổ ca!Một đoàn xe chạy vào trong thôn, dừng lại trên một quãng trường, sáu gã phần tử vũ trang tay cầm súng trường 81 vây quanh Vương Quang Hổ cười nói.Vương Quang Hổ nhìn qua Nhạc Trọng bên cạnh mỉm cười nói:- Nhạc Trọng huynh đệ, cho người của mình xuống đi.Vì tỏ vẻ thành ý, Vương Quang Hổ chủ động đi tới bên người Nhạc Trọng để trấn an Nhạc Trọng.- Đều xuống xe đi!Nhạc Trọng nhìn qua người trên xe Đông Phong kilocalo nói ra.Người trên xe Đông Phong kilocalo lúc này mới dám đi xuống.- Cô nàng thật xinh đẹp!- Quá đẹp, thật mềm!- Cô nàng kia chân dài thật, nếu được vuốt một cái chắc rất sướng!"..."

Nhìn thấy chư nữ trong Đông Phong kilocalo đi xuống thì trong mắt của đám phần tử vũ trang hiện ra tia dâm đãng.

Ánh mắt tà dị không kiêng nể gì nhìn qua chư nữ.

Làm cho nội tâm chư nữ trên Đông Phong kilocalo lúc này sợ hãi không thôi.Một gã phần tử vũ trang như con khỉ ốm đi tới bên người Vương Quang Hổ, vẻ mặt nịnh nọt nói ra:- Hổ ca, anh thật lợi hại!

Đi ra ngoài một lần mà mang về thật nhiều người đẹp như vậy.

Mọi người lúc này lại có thể sảng khoái một hồi!Một tên phần tử vũ trang vừa ốm vừa cao lại đi tới cười nói, ánh mắt của hắn không ngừng nhìn qua bộ ngực đầy đặn của Viên Doanh bên kia, dường như muốn xé rách quần áo của Viên Doanh ra.- Đúng vậy a!

Hổ ca!

Nhiều người đẹp như vậy phải lưu lại mấy người cho huynh đệ cùng sảng khoái a!Viên Doanh, Vương Thiến, Trương Hân, Tô Như Tuyết là những mỹ nữ cực kỳ có khí chất.

Trần Dao càng giống như nữ công chúa bé nhỏ.

Kỷ Thanh Vũ là mỹ nữ tràn ngập khí chât oai hùng.

Mỹ nữ phẩm chất cao như vậy thì những phần tử vũ trang kia không nhìn thấy bao nhiêu.

Bọn chúng nhìn những mỹ nữ này mà thèm muốn không thôi.Vương Quang Hổ nhướng mày, trầm giọng quát:- Đều an yên tĩnh một chút!Vương Quang Hổ vừa nói ra lời này thì đám phần tử vũ trang im lặng lại.Vương Quang Hổ trầm giọng nói:- Đây là Nhạc Trọng tiểu huynh đệ.

Là bạn tốt mà ta mới kết giao gần đây.

Những nữ nhân này đều là người của Nhạc Trọng, không có phần cho các người.

Đều đi làm đi!

Cẩu tử, mang người chuyển vật tư trên một xe xuống.

Mặt đen, mày đi an bài một chút, tao muốn mời Nhạc Trọng huynh đệ ăn một bữa.Nghe được những nữ nhân xinh đẹp kia không có phần của mình, những tên phần tử vũ trang này thất vọng rời đi.Những nữ sinh lúc này mới buông lỏng nội tâm của mình xuông.Vương Quang Hổ cười cười, nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Huynh đệ, mời qua bên này!Nhạc Trọng gật đầu, đi theo bên người Vương Quang Hổ.Một đoàn người đi vào trong một tiểu biệt thự mà Vương Quang Hổ xây trong thôn.Sau khi đi vào biệt thự thì phân chủ khách ngồi xuống, Vương Quang Hổ nhìn qua Trì Dương và Vương Song bên người Nhạc Trọng hỏi:- x,em o.nlin e tạ i- kktr,uy.e n.c o.m Nhạc Trọng, hai vị huynh đệ này là?Nhạc Trọng nhìn qua Vương Quang Hổ giới thiệu:- Đây là Trì Dương, đây là Vương Song.Vương Quang Hổ nhìn qua hai người cười hòa ái:- Xin chào!Trì Dương nhàn nhạt đáp:- Xin chào!Vương Song có chút khẩn trương nói ra:- Hổ ca, Xin chào!Trước mắt Vương Quang Hổ là đầu lĩnh của hơn bốn mươi tên phần tử vũ trang, nhất cử nhất động đều tạo thành áp lực thật lớn cho Vương Song.Vương Quang Hổ chỉ vào ba người bên cạnh mình giới thiệu cho Nhạc Trọng:- Tôi giới thiệu với mọi người một chút, đây là Trương Tường, đây là Lôi Chấn, đây là Trần Ngôn!

Ba người bọn họ là hảo huynh đệ của tôi!Trương Tường là một đại hán cao một mét tám, thân thể khôi ngô hùng tráng, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, trên miệng có chòm râu dài, vừa nhìn qua đã biến là người hung hãn.

Lôi Chân là một người thân cao hai mét, thân thể cường tráng như gấu, hai tay vừa thô vừa to, miệng hổ mọc ra vết chai dầy đặc của người luyện võ.

Trần Ngôn mang theo kính mát, nhìn qua là người trẻ tuổi nhã nhận.Trương Tường, Lôi Chấn, Trần Ngôn ba người đều là tâm phúc của Vương Quang Hổ, cũng là người cầm quyền trong Trường Quang Thôn gần với Vương Quang Hổ nhất.Nhạc Trọng nhìn qua ba người nói:- Xin chào!Trương Tường nhìn Nhạc Trọng và trong mắt có khiêu khích, kiệt ngao bất tuần nói:- Anh chính là Nhạc Trọng!

Nghe Hổ ca nói anh bổn sự rất lớn.

Hai chúng ta đọ sức một chút nhé?Trương Tường chính là đệ nhị cường giả thủ hạ của Vương Quang Hổ, thực lực gần với Lôi Chấn.

Hắn lần đầu tiên nhìn thấy Vương Quang Hổ thịnh tình chiêu đãi một người, trong lòng của hắn tràn ngập ghen ghét, lo lắng địa vị của mình bị Nhạc Trọng uy hiếp.Sắc mặt Vương Quang Hổ trầm xuống nói:- Trương Tường!

Nhạc Trọng chính là khách quý và là bằng hữu của tôi.

Không cho phép hồ đồ!Trương Tường nhìn thẳng Vương Quang Hổ lớn tiếng nói:- Hổ ca, tôi biết anh muốn bọn họ nhập bọn.

Anh là lão đại, anh lên tiếng thì mọi người sẽ theo.

Nhưng muốn tôi tâm phục phải thắng tôi trước đã.Trì Dương lạnh lùng nhìn Trương Tường nói:- Anh không phải đối thủ của Nhạc Trọng, tôi đánh với anh.Trương Tường nhìn Trì Dương dáng người đơn bạc, giận quá thành cười nói:- Hảo hảo hảo!

Thế đạo đúng là biến hóa rồi, ngay cả cá tạp cũng kiêu ngạo như vậy.

Nhạc Trọng, tôi nói với anh, nắm đấm của tôi rất nặng, bản thân tôi cũng không có lưu thủ, đả thương huynh đệ của anh thì quá xấu hổ.Nhạc Trọng nhìn Trương Tường và thản nhiên nói:- Trì Dương, hạ thủ lưu tình, đừng tổn thương tánh mạng của người ta.Trì Dương gật gật đầu, trực tiếp đi tới, thò tay ra nói với Trương Tường:- Mời!

Yên tâm, tôi sẽ không đả thương tính mạng của anh đâu!Nhạc Trọng, Trì Dương hai người kẻ xướng người hoạ làm cho Trương Tường càng thêm tức giận, trong mắt của hắn lệ khí hiện lên và cười lạnh lẽo nhìn qua Trì Dương.Vừa đi tới trước người Trì Dương thì hai tay của Trương Tường chợt che ở trước ngực, thân thể có chút uốn lượn về phía trước, giẫm mạnh xuống đất một cái, giống như con báo săn mồi lao thẳng về phía Trì Dương.Trương Tường trong thế giới lúc trước là một tên cao thủ hắc quyền.

Có bảy người chết dưới hai đấm của hắn rồi.

Tuy hắn kiệt ngao bất tuần, nhưng mà hắn có tiền vốn để kêu ngạo.Trì Dương chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm vào Trương Tường, không có làm ra động tác gì.Vương Quang Hổ cẩn thận dò xét Trì Dương một hồi, nhướng mày nói:- Nhạc Trọng huynh đệ, anh xác định muốn cho Trì Dương cùng Trương Tường tỷ thí?

Nắm đấm của Trương Tường không nhẹ đâu.Vương Quang Hổ duyệt người vô số, lại nhìn không ra Trì Dương có gì cường hoành cả.

Hắn không muốn bởi vì Trương Tường mà làm xấu kế hoạch mời chào Nhạc Trọng.

Tụực lực Nhạc Trọng cường hoành thì hắn đã tận mắt nhìn thấy rồi.

Nhân tài như thế mà cho hắn sử dụng thì dã tâm của hắn có thể hoàn thành rồi.- Hổ ca!

Anh yên tâm đi.

Cuộc tỷ thí này không có gì đáng ngại cả.

Chương 59: Tỷ thí.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng khẽ mĩm cười nói.

Trì Dương đã tăng lên tới cấp 10 rồi, trải qua chuyển chức đã là cường giả.

Hơn nữa Nhạc Trọng cũng đã mang phòng hộ phục cấp 2 đưa cho Trì Dương mặc vào, thực lực Trì Dương trong cả đoàn gần c.hỉn h s ửa b ở i k k tr-u.y en..com với Nhạc Trọng, người bình thường căn bản không phải đối thủ của hắn.Vương Quang Hổ nhìn thấy Nhạc Trọng tự tin như thế, quay đầu nhìn về phía Trương Tường nói:- Được rồi!

Tỷ thí bắt đầu!- Tiểu tử, mày phải chết!Trương Tường dữ tợn cười cười, hắn giống như con báo săn mồi vậy, hắn lao về phía trước giống như mũi tên, hung hăng một quyền đánh vào mũi của Trì Dương.Nhìn qua Trương Tường giống như một con báo đi săn, Trì Dương bước qua trái một bước né qua một quyền của Trương Tường, sau đó một vọt tới trước, một quyền đánh vào phần bụng của Trương Tường, trải qua cường hóa thì lực lượng của hắn vô cùng mạnh mẽ.Trương Tường lập tức thống khổ ôm bụng nằm trên mặt đất, hắn co người run run.Nhìn thấy Trương Tường bị Trì Dương dễ dàng đánh bại như vậy, ánh mắt Lôi Chân ngồi bên người Vương Quang Hổ lúc này cũng co rút lại, hắn chính là đệ nhất cao thủ bên người của Vương Quang Hổ đấy, cho dù là hắn cũng khó đánh bại Trương Tường trong một chiêu.Vương Quang Hổ nhìn qua Trì Dương, trong mắt dị quang chớp động, hai tay vỗ nhẹ mỉm cười khen:- Hảo thân thủ!- Quá khen.Trì Dương nhàn nhạt ứng một câu, sau đó hắn quay trở lại ngồi bên người của Nhạc Trọng.Vương Quang Hổ vỗ nhẹ hai tay, một nữ nhân xinh đẹp chừng hai mươi lăm tuổi đi tới.Vương Quang Hổ nhìn qua nữ nhân kia và nói:- Vương Oánh đỡ tam gia ra sau nghỉ ngơi đi.Vương Oánh vội vàng đi qua vịn Trương Tường.- Cút ngay!

Đừng đụng lão tử.

Thối kỹ nữ!Vẻ mặt Trương Tường vặn vẹo, trở tay bạt tai Vương Oánh một cái, đứng lên, hắn dùng ánh mắt oán độc nhìn qua Nhạc Trọng cùng Trì Dương, chợt đi ra phía sau.Vương Oánh bị Trương Tường tát một cái nhưng lạidám có chút tức giận nào, chỉ thấy vành mắt của nàng đỏ lên như chực khóc.Vương Quang Hổ giống như không có nhìn thấy Vương Oánh bị đánh, lãnh đạm nói:- Đi xuống đi!

Vương Oánh!Vương Oánh thấp giọng nói một câu, sau đó rời rời đi:- Vâng!

Hổ ca!Vương Quang Hổ nhìn qua đặc chủng khô lâu Bạch Cốt đứng bên người của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra hào quang nóng rực.- Nhạc Trọng, có thể nói cho tôi biết khô lâu bên người của anh từ đâu có được hay không?Nhạc Trọng chiến một trận với Trần Tứ thì Vương Quang Hổ cũng nhìn vào trong mắt, mặc dù bị đạn súng trường xạ kích nhưng Bạch Cốt không có sụp đổ nát bấy, ngược lại hành động nhanh nhẹn vượt xa thường nhân.

Nếu không Vương Quang Hổ dẫn người vây quanh hai chiếc Đông Phong kilocalo lấy chư nữ làm con tin, một mình Bạch Cốt cũng chém giết đám người Trần Tứ rồi.Nhạc Trọng cười cười, cũng không có giấu diếm:- Đây là năng lực của tôi!Đó cũng không phải là bí mật gì đáng giấu diếm, chỉ cần không phải đồ đần thì ai cũng đoán ra được.Vương Quang Hổ tiếp tục truy vấn nói:- Làm cách nào mới có thể đạt được năng lực đây?Lôi Chấn, Trần Ngôn cũng vãnh tai muốn nghe đáp án của vấn đề.

Trong tận thế này nắm đấm lớn mới là đạo lý, cũng là tiền vốn để sống sót.

Ai cũng muốn đạt được năng lực đặc thù như vậy.Nhạc Trọng nói:- Thời điểm chiến đấu cận thân với tang thi, chúng sẽ theo tỷ lệ mà rơi ra sách kỹ năng.

Từ trong những sách kỹ năng này đạt được năng lực đặc thù.

Tôi chính là lợi dụng sách kỹ năng này đạt được năng lực này.Đây cũng không phải là bí mật gì.

Trong đoàn người Nhạc Trọng ai cũng biết rõ cả.

Nhưng mà biết là một chuyện, đi làm lại là chuyện khác, không có mấy người dám vật lộn với tang thi cả.

Dù sao chỉ cần trong lúc vật lộn với tang thi mà bị thương thì đại biểu bản thân là người chết.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì Vương Quang Hổ, Lôi Chấn, Trần Ngôn đều nhướng mày, nhìn nhau.

Tang thi bọn họ cũng giết không ít, nhưng mà cận thân vật lộn với tang thi thì bọn họ chưa từng làm qua.

Dù sao có súng thì ai lại đi cầm côn gỗ vật lộn với tang thi chứ, đây không phải là ngốc sao?Một gã nam tử trung niên dáng người hơi mập, tướng mạo chất phác đi tới bên cạnh Vương Quang Hổ báo cáo:- Hổ ca, đồ ăn chuẩn bị tốt rồi.Vương Quang Hổ gật gật đầu, chợt nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Nhạc Trọng anh đường xa vất vả đi tới đây, ăn cơm trước đi.Vương Quang Hổ hai tay vỗ nhẹ, một nữ tử xinh đẹp mặt sườn xám bưng đồ ăn tới cho mọi người.Thức ăn chia làm hai chủng, Nhạc Trọng, Trì Dương, Vương Song, Vương Quang Hổ, Lôi Chấn sáu người bày biện thịt gà khó gặp trong tận thế, rau dại xào, ốc đồng xào, ếch xào lăn cùng chén cơm trắng lớn, bánh bao như tuyết.Trên mặt bàn đám nữ sinh Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn, Trần Dao lại bày ra một bát cháo rau dại.Sáu người Nhạc Trọng ăn ở trong phòng.

Kỷ Thanh Vũ và các nữ sinh thì ăn cơm ở ngoài sân.Trương Tâm bình thường điêu ngoa cầm lấy bát cháo rau dại lên xem, một mùi thiu ăn vào một ngụm, nàng buồn nôn nhịn không được mà nôn ra ngoài:- Phi!

Đây mà là đồ ăn sao?

Đây là cho người ăn sao?Từ khi bị Nhạc Trọng cứu thì Trương Tâm chưa từng bị đói bụng qua bao giờ, tuy thức ăn không so được với tận thế, nhưng mà cơm trắng và mì ăn liền thì không thiếu.Những nữ nhân khác cũng ăn xong một ngụm và nhổ ra ngoai, đây không phải là đồ cho người ăn.Nhìn thây những nữ sinh ăn một ngụm rồi nôn ra ngoài, mấy tiểu hài tử đang vụng trộm trốn một bên nhìn xem, những đứa bé kia vội vàng chạy tới bãi nhổ của Trương Tâm và những nữ hài khác nhặt lên, dùng quần áo lau lau một chút rồi nhét vào trong miệng.Một tiểu nam hài chạy đến trước người Trương Tâm và dùng ánh mắt to tròn đen nháy nhìn qua Trương Tâm nói:- Đại tỷ tỷ xinh đẹp, chị không ăn những vật này thì có thể hay cho chúng em không?

Chúng em đói!Trương Tâm nhìn qua tiểu nam hài cực đói kia thì trong mắt tràn ngập đồng tình, lấy một miếng bánh bích quy áp súc ra đưa cho tiểu nam hài:- Những vật này sao có thể ăn!

Đây là bánh bích quy áp súc, cho em đấy!*Bánh quy áp súc: bánh quy này bề ngoài bình thường, sau khi ăn vào bụng và uống một chút nước sẽ nở ra đầy bụng, chỉ ăn một cái là no.Cái kia tiểu nam hài vừa tiếp xúc với qua cái kia khối áp súc bánh bích quy, vừa nói tạ một bên đi nhanh hướng về bên ngoài bỏ chạy:- Đa tạ tỷ tỷ!

Đa tạ tỷ tỷ!- Đại tỷ tỷ xinh đẹp!

Cho em chút gì ăn đi!

Em đói!- Đại tỷ tỷ xinh đẹp!

Chị là người tốt, van cầu chị cho em chút gì ăn đi, em đói!...Nhìn thấyTrương Tâm thiện tâm như vậy, một tiểu hài tử nhanh chóng vây quanh trước mặt Trương Tâm, nhìn qua nàng đau khổ cầu xin.Trương Tâm có chút không biết làm sao, cuối cùng đem các loại đồ ăn vặt trên người lấy ra cho đám tiểu hài tử.Những nữ sinh khác cũng đại phát thiện tâm, cũng đem đồ ăn vặt ra cho đám tiểu hài tử, hơn nữa tặng bát cháo rau dại cho đám tiểu hài tử ăn.Nhìn một đám con nít không ngừng xì sụp ăn bát cháo mà các nàng không ăn được, những nữ sinh được Nhạc Trọng bảo hộ chưa từng chịu đau khổ cũng đau lòng.

Chương 60: Những tên cướp.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrương Tâm nhìn qua bọn nhỏ đang ăn ngấu nghiến bát cháo rau dại mà nàng vừa bở, nghiến răng nghiến lợi nói:- Quá đáng giận.

Tại sao thủ lĩnh nơi này lại có thể đối xử với con nít như vậy?

Hắn còn nhân tính không?Vương Phương bị Trương Tâm nói làm giật mình, lập tức nhìn Trương Tâm quát lớn:- Chớ nói lung tung!

Chúng ta bây giờ chẳng phải đang ở trong địa bàn của người ta sao?

Cô muốn chết phải không?Trương Tâm trừng mắt nhìn Vương Phương, không nói chuyện.

Nàng không phải đồ đần, chỉ có điều quá tức giận mà thôi.

Nơi này chính là địa bàn của Vương Quang Hổ, nàng vô cùng tinh tường chuyện này.Nhưng mà tiểu hài tử của Trường Quang Thôn sức ăn kinh người, sau khi ăn sạch sẽ một bát cháo rau dại kia thì liếm cái chén sạch sẽ.Sau khi ăn xong những đứa bé k lại chạy ra bên ngoài.Ở bên ngoài có một tên lưu manh đang cầm súng tiểu liên 81 đá vào một tiểu hài tử, kẹo và bánh bích quy trên người tiểu hài c h,ỉn h- sửa ,bởi. kktru.y en . c om tử này chợt rơi vãi trên mặt đất.- Tiểu hầu tử nha, thu hoạch không tệ lắm!

Bánh bích quy áp súc, kẹo que, ha ha, thứ tốt đấy!Tên phần tử võ trang kia cười ha hả, nhìn qua đám tiểu hài tử còn lại quát lên.- Đều đem thứ tốt trên người giao ra đây, nếu không lão tử đánh chết các ngươi.Nhìn thấy tên phần tử vũ trang kia xuất hiện, trong mắt tất cả tiểu hài tử đều hiện ra vẻ sợ hãi, do dự một hồi đem kẹo, bánh bích quy trong ngực móc ra, đưa cho tên phần tử vũ trang kia.Nhìn thấy cảnh này Tô Như Tuyết rốt cục cũng nhìn không được nữa, nàng đứng lên nhìn qua tên phần tử vũ trang và quát lớn:- Tại sao có người như anh vậy?

Đoạt đồ của con nít, anh có cảm thấy xấu hổ hay không?Ánh mắt tên phần tử vũ trang kia nhìn chằm chằm vào Tô Như Tuyết, lớn tiếng cười nói:- Bò sữa lớn, chuyện của lão tử không cần cô quản!

Nếu cô nguyện ý thì hiện giờ ra ngoài này bắn pháo với lão tử, lão tử sẽ đem những vật này bồi thường cho chúng.

Coi như tiền chơi gái.

Ha ha ha!Tô Như Tuyết tức giận toàn thân phát run, lớn tiếng mắng:- Anh là hỗn đản, anh quá vô sỉ!Tô Như Tuyết tiếp nhận giáo dục cao đẳng, nàng mắng chửi người cũng chỉ biết có hai câu này.Tên phần tử vũ trang kia nhìn qua Tô Như Tuyết cười nhạt một chút:- Cô còn dám mắng lão tử?

Hắc!

Cô chỉ có thể càn rỗ bây giờ mà thôi.

Nếu ở dưới khố của lão tử thì sẽ kêu rên cả ngày đấy.Nói xong tên phần tử vũ trang kia quay người rời đi.Tô Như Tuyết ngồi lại vị trí của mình, nhịn không được tức giận nói ra:- Đây là địa phương nào, tại sao lại có cặn bã như thế?Trần Dao cười khổ một tiếng nói:- Nơi này là thế lực như thổ phỉ.

Chúng ta có lẽ tiến vào ổ cướp rồi.Trương Tuyền sợ hãi vô cùng nói ra:- Chúng ta sẽ như thế nào?Trong thế lực này tiểu hài tử chẳng những ăn không đủ no bụng, còn bị tùy ý khi dễ.

Trương Tuyền cực kỳ sợ hãi vào tương lai của mình.

Hơn nữa thế lực này không có quan tâm tới nam nữ ngang hàng, ưu tiên nữ nhân gì đó.

Từ thức ăn thì có thể thấy được chủ nhân nơi này hoàn toàn không xem các nàng là người.Lộ Văn khẽ cười nói:- Không cần lo lắng, Nhạc Trọng ca ca sẽ có biện pháp!Lộ Văn thập phần tin tưởng Nhạc Trọng, tin tưởng hắn nhất định có biện pháp mang mọi người rời khỏi nơi này.- Thật tốt, có Nhạc Trọng bảo hộ thì cho dù như thế nào thì nàng cũng không bị gì cả.Viên Doanh có chút ghen ghét nhìn Lộ Văn một cái.

Trên đường đi nàng hiểu rất rõ ràng, biết rõ Nhạc Trọng đối với Lộ Văn chiếu cố có thừa.

Nếu như xảy ra chuyện gì, bị ném bỏ tuyệt đối là các nàng, là những người không có quan hệ lớn tới Nhạc Trọng.Chư nữ liếc nhau, trừ Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn ra thì những nữ hài còn lại cảm thấy mây đen đang bao phủ trên đầu của mình.

Triệu Lệ càng ôm con của mình và vô cùng sợ hãi với tương lai.Trong chư nữ cũng chỉ có Triệu Lệ, Vương Phương là những người không có cho tiểu hài tử đồ ăn vặt.

Nhìn thấy tao ngộ của hài tử trong Trường Quang Thôn thì Triệu Lệ càng lo lắng tương lai của con trai mình.Ở trên bàn cơm, Nhạc Trọng cũng không khách khí ăn thịt gà, ốc đồng xào các loại.

Những đồ ăn bình thường này trong thời điểm tận thế là quá khó có được.

Tại thành phố Lôi Giang Nhạc Trọng ăn từng bữa cơm là thịt, lạp xưởng hun khói các loại thực phẩm chín, hương vị thịt gà gần như quên đi.Không lâu sau thì một bàn thức ăn đã hết sạch, chỉ còn lại có ba cái bánh bao trắng đặt trên bàn.Hai nữ người đi tới, đem súp tàn thịt nguội trên bàn dọn đi, chỉ để lại ba cái bánh bao trắng trên bàn.Vương Quang Hổ nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, lại nhìn qua hậu viện nói một câu:- Nhạc Trọng huynh đệ!

Vì chúc mừng quen biết của chúng ta ngày hôm nay, để cho tôi tặng các vị mấy món đồ vật.

Các người tiến lên đi.Vương Quang Hổ vừa dứt lời thì sáu nữ nhân mang theo trang sức trang nhã từ trong hậu viện đi ra ngoài, phân biệt quỳ gối trước người Vương Quang Hổ cùng Lôi Chấn, hai người bóp chân cho Vương Quang Hổ, Lôi Chấn.Vương Song nhìn qua sáu nữ nhân vây quanh bóp chân cho Vương Quang Hổ, Lôi Chấn, trong mắt hiện ra thần sắc không thể tin nổi.

Vóc người và tư sắc của sáu nữ nhân này không có tệ, khí chất cũng cao quý.

Nếu là trước kia sẽ có không biết bao nhiêu nam nhân truy cầu như chúng tinh ủng nguyệt, bây giờ lại thành thành thật thật quỳ gối trước người Vương Quang Hổ, Lôi Chấn bóp chân. chuyện này làm cho Vương Song có chút không dám tin tưởng.Vương Quang Hổ nhìn qua Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng nói:- Nhạc Trọng huynh đệ, trong nữ nhân này nhìn trúng ai cứ nói thẳng.

Những nữ nhân này không có bao nhiêu tác dụng, nhưng mà làm ấm chăn thì không tệ đâu.Nhạc Trọng nhìn qua sáu nữ nhân quỳ gối trước người Vương Quang Hổ, chỉ thấy sáu nữ nhân này lớn lên tuy rất đẹp nhưng mà vẻ mặt chết lặng, trong mắt không có một tia linh động, giống như chẳng còn hy vọng gì cả, giống như những cái xác không hồn.Nhạc Trọng hướng về Vương Quang Hổ nói ra:- Vợ của bạn không thể lấn.

Hổ ca, những nữ nhân này đều là nữ nhân của Hổ ca.

Tôi sao có thể lấy nữ nhân của Hổ ca chứ?Vương Quang Hổ nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, sau đó đá giống như đá chó vào người một nữ nhân mặc chế phục OL sành điệu, nói:- Tôi biết rõ những nữ nhân này còn kém mấy mỹ nữ cực phẩm mà Nhạc Trọng huynh đệ mang theo bên người.

Nhưng mà những nữ nhân này rất nghe lời.

Vương Lan, đi qua hảo hảo hầu hạ Nhạc Trọng.

Từ hôm nay trở đi hắn chính là chủ nhân của cô.

Nếu như không thể phục vụ Nhạc Trọng huynh đệ thư thư phục phục, cô cút vào trong ổ gà đi.Nữ nhân mặc chế phục OL lớn lên vô cùng xinh đẹp, Vương Lan lúc này nhanh chóng bò tới trước người Nhạc Trọng, cúi đầu xuống hôn lên ủng da của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhướng mày, thu hồi chân lại, hắn thập phần không quen phục thị như thế này.Nhạc Trọng co rụt chân lại, sắc mặt Vương Lan thoáng cái biến thành tro tàn, quay đầu lại nhìn qua Vương Quang Hổ.

Chương 61: Dã tâm của Vương Quang Hổ.Chỉnh sửa : kktruyen.comỔ gà ở trong Trường Quang Thôn chính là địa phương của doanh kỹ.

Nữ nhân tiến vào ổ gà phải phục vụ tất cả phần tử vũ trang của Trường Quang Thôn này.

Không chỉ như thế, nữ nhân trong ổ gà chỉ có thể được ăn cơm thừa canh cặn.

Nếu như nói phục thị Vương Quang Hổ thì mọi người phải trải qua sinh hoạt khuất nhục, nếu như tiến vào trong ổ gà thì các nàng sống chỉ nh s-ử a. bởi kk,t ruyen.com không bằng chết.

Phục thị Vương Quang Hổ là lão đại ít nhất vẫn còn ăn no.Vương Quang Hổ mặt trở nên âm trầm một chút, hàn quang trong mắt chớp động, hung hăng nhìn qua Vương Lan.

Hắn dùng lễ đối đãi với Nhạc Trọng là vì nhìn trúng thực lực của Nhạc Trọng, hắn với nữ nhân không nghe lời thì ra tay không chút lưu tình nào.- Thực xin lỗi, chủ nhân!

Thực xin lỗi, chủ nhân!

Van cầu ngài cho tôi phục thị đi!

Tôi cái gì cũng làm được, chỉ cần ngài nói thì tôi sẽ thỏa mãn ngài.

Van cầu ngài, để cho ta phục thị ngài đi!Vương Lan bị Vương Quang Hổ trừng mắt thì sợ tới mức quỳ bên chân Nhạc Trọng, gắt gao ôm lấy chân của Nhạc Trọng, dùng bộ ngực mềm mại của mình ma sát đau kỏổ cầu khẩn Nhạc Trọng nói ra.Vương Quang Hổ nhìn Vương Lan ôm đùi Nhạc Trọng thì sắc mặt trầm xuống, âm thanh thoáng cái trở nên vô cùng âm trầm.- Người tới, đem nữ nhân này kéo ra ngoài đi.Hai gã phần tử vũ trang lưng mang hai khẩu súng tiểu liên 79 đi tới, dùng ánh mắt tham lam nhìn qua Vương Lan, sau đó thò tay kéo lấy Vương Lan.Những nữ nhân xinh đẹp này tự nhiên là bị đám người Vương Quang Hổ, Lôi Chấn, Trần Ngôn, Trương Tường chia cắt, trong ổ gà chỉ là những nữ nhân có nhan săc bình thường, nữ nhân xinh đẹp có khí chất như Vương Lan lại không nhiều.

Cho dù có mấy người nhưng trải qua giày vò tàn khôc đã khong còn hình người, mất dung nhan ngày xưa.

Vương Lan đi vào cũng có thể làm cho bọn họ thoải mái được một hồi.- Không muốn!

Cầu ngài!

Chủ nhân, tôi cái gì cũng nguyện ý ngài!

Cầu ngài cứu tôi với!

Ngài chơi thế nào cũng được, cứu tôi với!

Cứu tôi với!Vương Lan ôm chặc lấy đùi của Nhạc Trọng, đau khổ cầu khẩn nói.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Lan khóc lóc đau khổ cầu xin bản thân mình, quay người nhìn qua Vương Quang Hổ nói ra:- Chờ một chút!

Vương đại ca, Vương Lan tôi nhận lấy.Sắc mặt Vương Quang Hổ lúc này mới chuyển biến tốt đẹp, hắn phất phất tay, hai gã thủ hạ liền mang theo ánh mắt thất vọng đi ra ngoài.Từ chết tới sống đi một vòng, trong nội tâm Vương Lan lúc này đang căng như đi cáp treo.

Hai gã thủ hạ của Vương Quang Hổ đi tới phía sau thì nàng chợt quỳ gối trước người Nhạc Trọng, cẩn thận từng li từng tí bóp chân cho Nhạc Trọng.Vương Quang Hổ nhìn thấy Nhạc Trọng tiếp nhận nữ nhân mà mình đưa ra, lúc này mới cười cười, mở miệng mời chào Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng, anh theo tôi làm một trận đi!

Anh thấy đấy, thế giới hiện tại đã biến đổi, chính là thời cơ tốt cho chúng ta quật khởi.- Thế giới lúc trước đám thượng vị giả đều là dựa vào bậc cha chú ban cho, là đồ con lợn, phế vật.

Bọn chúng có bản lãnh gì?

Không phải cha chú của bọn chúng đả đảo cứu chính quyền, thành lập tân chính quyền và bọn chúng lên làm thượng vị giả, hưởng thụ cuộc sống xa xỉ, xa hoa và đặc quyền sinh hoạt.

Pháp luật đối với những thượng vị giả này mà nói hoàn toàn không có tác dụng.

Bọn chúng có thể dễ dàng hưởng thụ nữ nhân xinh đẹp nhất, uống rượu ngon nhất, xe đắt nhất.

Mà chúng ta vất vả cả đời có lẽ còn không mua được căn phòng nhỏ.- Nhưng mà bây giờ đã khác, thế giới đã biến hóa.

Thiên hạ đại loạn, đây là thời cơ tốt của chúng ta đấy.

Chỉ cần chúng ta làm một trận, chỉ cần còn sống để thành lập tân chính quyền, tương lai tiêu diệt tang thi, thống nhất cả nước thì con cháu của chúng ta sau này vĩnh viễn trở thành kẻ hưởng thụ thành quả của chúng ta.Trong mắt Vương Quang Hổ trong chớp động hào quang dã tâm cực lớn, ánh mắt nóng rực nhìn qua Nhạc Trọng nói dã tâm của mình.Vương Song ở bên cạnh nghe xong thì ngây ngốc, hắn thật không ngờ Vương Quang Hổ lại có dã tâm lớn như thế này.Nhạc Trọng cũng hơi sững sờ, hắn lúc này cũng chỉ muốn đi tới căn cứ của thành phố Lũng Hãi mà thôi, sau khi đem những nữ sinh vướng víu kia giao cho chính phủ, tìm kiếm một ít đồng đội mạnh mẽ đi về quê.

Thành lập chính quyền mới không phải là ước mơ trong lòng của hắn.- Trộm cướp bị tru diệt, nhưng mà sau khi anh cướp đoạt chính quyền thì sẽ làm vương hầu tướng lãnh!

Nhạc Trọng, thượng vị giả của thế giới trước kia.

Cha chú của bọn chúng cũng có xuất thân từ dân quê mùa.

Minh triều Chu Nguyên Chương đã từng đi ăn mày, Nỗ Nhĩ Cáp Xích của triều đại nhà Thanh cũng xuất thân từ thân phận nô lệ ti tiện.

Bọn chúng cũng có thể thành công, chúng ta là những người văn minh tiếp nhận giáo dục cao đẳng, trong tay lại có súng, không có khả năng kém hơn bọn chúng.- Cho dù lui một vạn bước mà nói.

Chúng ta thành lập chính quyền thất bại, chỉ cần trong tay chúng ta có được lực lượng khổng lồ, đến lúc đó đầu nhập vào bất cứ thế lực nào cũng có thể hưởng thụ sinh hoạt xa xỉ.

Anh nghĩ lại đi, nhìn chung lịch sử, các quốc gia thay triều đổi đại thì những chư hầu cường đại quy thuận vào chính quyền, có tên nào không được hưởng thụ phú quý vô cùng.

Nếu như anh chỉ là một bình dân, vào thời điểm thay triều đổi đại thì anh chỉ là thịt cá mặc cho người ta xâm lược mà thôi.Nhìn thấy Nhạc Trọng đang tự hỏi, Vương Quang Hổ tiếp tục cổ động nói ra.Vương Quang Hổ nói những lời này cực kỳ có động lực, Nhạc Trọng cũng lâm vào trong trầm mặc, tự hỏi lời của hắn.Nhạc Trọng chậm rãi nói ra:- Hổ ca, anh có nghĩ tới rằng chính phủ hiện tại cũng còn chưa có sụp đổ.

Nếu như trung ương còn kịp phản ứng, chỉ cần một mệnh lệnh điều quân đội của một doanh tới sẽ tiêu diệt chúng ta quá dễ dàng hay không?Vương Quang Hổ không biết từ nơi nào lấy ra vài chục khẩu súng trường 81, súng tiêu liên 79 trang bị cho một đội.

Nhưng mà bọn họ căn bản chưa từng trải qua huấn luyện, chỉ là một đám ô hộp.

Quân đội chính thức thì chỉ cần công kích liên tiếp là có thể dễ dàng tiêu diệt đám ô hộp này.Nhạc Trọng trải qua thần ma hệ thống cường hóa, sức chiến đấu phi phàm, cũng không dám nói mình có thể chông cự được binh sĩ công kích liên tiếp.

Một phát hỏa tiễn là có thể giết hắn rồi.Vương Quang Hổ lớn tiếng cười nói:-Ha ha!

Nhạc Trọng huynh đệ, anh cũng không biết rồi.

Trung ương bây giờ đoán chừng đã rơi vào tay giặc.

Nếu như không có rơi vào tay giặc, bọn chúng nhất định sẽ tuyên bố ổn định lòng người ngay.

Đã qua nửa tháng nhưng mà trừ căn cứ của thành phố Lũng Hãi có tuyên bố ổn định lòng người ra, còn bên phía trung ương chẳng có một chút tin tức nào cả, đoán chừng bọn chúng cũng đã biến thành tang thi cả rồi.Vương Quang Hổ nhìn qua và đưa ra hứa hẹn liên tục:- Nhạc Trọng, nếu như anh giúp tôi, anh chính là ngũ gia của Trường Quang Thôn này!

Chỉ dưới ta, Trương Tường, Lôi Chấn, Trần Ngôn, tiếp theo đi ra ngoài tìm được người sống sót, tôi cho anh chọn lựa ba người xinh đẹp nhất.

Chương 62: Quách Vũ mặt trẻ em.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng trầm mặc một hồi, chậm rãi nói ra:- Hổ ca, thật có lỗi.

Tôi còn phải đi tới Nam Trữ một chuyến, song thân của tôi vẫn còn ở bên đó.

Tôi phải đi tìm bọn họ, không thể giúp được anh!Hàn quang trong mắt Vương Quang Hổ lóe lên, hắn lại nhíu mày, trầm mặc một hồi lâu mới thở dài một hơi, nói:- Cũng phải!

Anh là hảo hán có tình nghĩa.

Người có chí riêng, tôi cũng không miễn cưỡng anh.

Nhưng mà tôi có một thỉnh cầu, hy vọng anh có thể giúp tôi một chút rồi hãy rời đi.Ánh mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, chậm rãi nói:- Hổ ca nói đi!Vương Quang Hổ nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, nói ra lời làm cho Nhạc Trọng giật mình:- Tôi biết rõ một nơi mà quân đội lúc trước chuyên môn đào thải trang bị.

Tôi cần anh hỗ trợ chúng ta cùng cướp lấy kho đạn dược kia.Nhạc Trọng suy tư một hồi mới tiếp tục nói:- Hổ ca, hỏa lực của anh mạnh như vậy, chẳng lẽ còn không cách nào cướp lấy kho đan dược sao?Dùng hỏa lực của đám người Vương Quang Hổ này, chỉ cần có súng ống đạn dược sung túc, tang thi bình thường sẽ bị giết chết dễ dàng.

Vương Quang Hổ mở miệng xin Nhạc Trọng giúp đỡ, hiển nhiên chuyện này không đơn giản như vậy.Vương Quang Hổ không có giấu diếm, trực tiếp nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Thực không dám đấu diếm!

Trong kho súng ống đạn dược kia có bốn con chó biến dị.

Bốn con chó biến dị này lần đầu tiên chúng ta đi qua còn không có tiêu diệt được.

Lúc này đây không phải thấy huynh đệ đây thân thủ bất phàm, tôi cũng không dám đánh chủ ý này.- Bốn thành!

Bốn con chó biến dị kia nếu như tôi giải quyết được.

Tôi muốn bốn thành trong số súng ống đạn dược kia.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, mở miệng nói ra.Vương Quang Hổ nhướng mày, trầm giọng nói:- Hai thành!

Nhạc Trọng huynh đệ, sau khi cướp lấy súng trong kho về thì tôi chỉ có thể cho anh nhiều nhất là hai thành trong đó.Nhạc lắc lắc đầu nói:- Hổ ca, tôi phải dùng mạng của mình đi chiến đấu với bốn con chó biến dị kia.

Không cẩn thận thì tôi sẽ chết trong miệng của bốn con chó biến dị kia đấy.

Nếu không phải xem Hổ ca ngài hào sảng hơn người, anh hùng khí phách.

Tôi tuyệt đối không chào giá thấp như vậy.Vương Quang Hổ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng một hồi lâu, hướng qua hậu viện kêu lên.- Tiểu Vũ!

Cô đi ra.Một tiểu nữ hài làn da tuyết trắng, mái tóc đen nhánh xõa xuống như thác nước, có gương mặt như em bé, ngực ba đào mãnh liệt, ngũ quan tinh xảo mặc bộ váy trắng đi ra ngoài.Nhìn thấy nữ hài tên là Tiểu Vũ đi tới, trong mắt Lôi Chấn, Trần Ngôn bên cạnh hiện ra hào quang tham lam, nhìn chăm chú vào bộ ngực đầy đặn của Tiểu Vũ không phù hợp tuổi kia.Nữ hài tên là Tiểu Vũ kia đi vào trong, quỳ gối trước mặt Vương Quang Hổ, Lôi Chấn, Trần Ngôn ba người, dáng người xinh đẹp lung linh hiện ra.

Gương mặt gây thơ của Tiểu Vũ cộng thêm dáng người đầy đặn và bộ ngực lớn càng tăng thêm mị lực.

Hoàn toàn có thể được gọi là mặt học sinh ngực phụ huynh.Vương Song cũng nhìn chằm chằm vào bộ ngực của Tiểu Vũ.Cho dù là Nhạc Trọng cũng phải nhìn qua Tiểu Vũ vài lần.

Xã hội hiện đại dinh dưỡng phong phú, nữ hài phát dục cũng rất sớm, tiểu nữ hài vóc người đẹp không phải là không có.

Dáng người của Lộ Văn trong cùng lứa tuổi đã tính là xuất sắc, nhưng mà so với nữ hài Tiểu Vũ này thì kém sắc vài phần.Nữ hài tên là Tiểu Vũ nhút nhát e lệ nhìn qua Vương Quang Hổ nói ra:- Hổ ca!Vương Quang Hổ chỉ vào nữ hài tên là Tiểu Vũ kia nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng huynh đệ, đây là Quách Vũ, là nữ hài xinh đẹp nhất chỗ của tôi, hiện tại tôi tặng cô ta cho anh!

Cô ta so ra không kém gì những nữ hài bên cạnh anh cả.

Trọng yếu nhất là nàng biết nghe lời.

Hơn nữa anh biết không?

Nàng chính là con gái của thị trưởng thành phố Lôi Giang đấy.

Con gái của thị trưởng giá trị vượt xa hai thành súng ống nha, anh cứ nói đi?Nghe Vương Quang Hổ đem mình biến thành hàng hóa tặng cho người ta, trong mắt Quách Vũ hiện ra một tia khuất nhục.

Nhưng mà bề ngoài nàng không dám có chút bất mãn nào cả.

Vương Quang Hổ đối với Nhạc Trọng chiêu hiền đãi sĩ, nhưng mà với nữ nhân thì hắn chưa từng nương tay bao giờ.

Quách Vũ đã từng trông thấy một nữ nhân xinh đẹp bị Vương Quang Hổ đánh gãy tứ chi ném vào trong ổ gà mặc cho người ta chà đạp, nữ nhân kia không chịu quá hai ngày đã chết đi, thảm trạng của nàng trước khi chết làm cho người ta tim đập chân rung.

Còn có một nữ dow n.l o.a,d PR-C m ớ i n hất- tại kkt.r.uye n. c o,m nhân bị Vương Quang Hổ trực tiêp ném cho tang thi ăn sống, nàng nhìn thấy tang thi từng ngụm từng ngụm cắn xé người của nữ nhân đó, từ đó về sau không có nữ nhân nào dám làm trái lời của Vương Quang Hổ.

Bệnh tiểu thư công chúa đem ra đùa nghịch trước mặt của Vương Quang Hổ hoàn toàn là đi tìm chết.Ánh mắt Nhạc Trọng chớp động mấy lần rồi mỉm cười, nói:- Được rồi!

Cứ dựa theo ý của Hổ ca đi.Vương Quang Hổ cũng tươi cười lên, nhìn qua Quách Vũ nói ra:- Tiểu Vũ, còn không mau đi qua ra mắt chủ nhân mới đi?Quách Vũ mang theo một làn gió thơm đi tới bên người Nhạc Trọng, nàng cúi đầu, sau đó quỳ gối trước người Nhạc Trọng, dùng ánh mắt sáng ngời nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Ra mắt chủ nhân!Nhìn thấy Quách Vũ quỳ gối trước người Nhạc Trọng, trong mắt Lôi Chấn, Trần Ngôn hiện ra một tia ghen ghét, trong phòng mỗi người bọn họ đều có bốn nữ nhân xinh đẹp, nhưng mà không có xinh đẹp như Quách Vũ vậy, dáng người tốt như vậy.- Mặt trẻ em nha, Nhạc Trọng thật sự là diễm phúc sâu.Ngồi ở bên người Nhạc Trọng, Vương Song nhìn thấy dáng người xinh đẹp của Quách Vũ, trong mắt hiện ra hào quang nóng rực, nhịn không được nhỏ giọng noi thầm.Vương Quang Hổ nhìn nhìn qua Quách Vũ quỳ trước người Nhạc Trọng, mỉm cười nói:- Hiện tại trời đã tối, Nhạc Trọng huynh đệ, anh đường xa tới đây chắc vất vả rồi.

Hảo hảo đi tắm rửa nước nóng đi.Nhạc Trọng hỏi:- Hổ ca, nước không có bị ô nhiễm sao?Tắm rửa là một loại hành vi lãng phí tài nguyên nước cực hiếm, ở trong thành phố Lôi Giang cũng chỉ có Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương, Lộ Văn bốn người mới có thể tắm rửa.

Những người khác chỉ có thể cẩn thận dùng nước chùi thân thể, căn bản không dám tắm rửa.

Dù sao ai cũng không biết nước có ô nhiễm hay không.Vương Quang Hổ nhìn qua Nhạc Trọng giải thích nói:- Chúng tôi lấy nước ở trong sông.

Sau khi nấu nước sông sôi lên năm phút thì không có vấn đề gì.

Nếu như trực tiếp uống nước lã thì có khả năng bị nhiễm, cũng có khả năng không có vấn đề gì.Thân thể Quách Vũ khẽ run lên, nàng biết rõ vì rút ra được kết luận này.

Vương Quang Hổ đã dùng hai mươi người đi ra làm thí nghiệm, trong đó có người vừa uống nước lã thì trực tiếp biến thành tang thi.Vương Quang Hổ nhìn thấy Nhạc Trọng không có nghi vấn, lúc này vội vàng bảo một người trẻ tuổi đi tới, nói:- Lưu Thủy!

Mang Nhạc Trọng huynh đệ và bạn của anh ta đi nghỉ ngơi đi.Lưu Thủy gật gật đầu, dẫn Nhạc Trọng đi ra ngoài:- Vâng!

Chương 63: Tắm rửa.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng đi ra thì Lôi Chấn chưa từng lên tiếng có chút bất mãn nói ra:- Hổ ca, tại sao anh đem Quách Vũ đưa cho hắn?

Anh cũng biết rõ tôi thích cô nàng Quách Vũ kia mà.

Đây không phải tiện nghi cho người ngoài sao?Vương Quang Hổ nhìn Lôi Chấn, nhướng mày, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.- Lôi Tử, tại sao mày không hiểu vậy?

Nữ nhân ngoài chơi đùa ra, còn có dùng làm cái gì?

Chúng ta bây giờ thiếu là súng ống đạn được!

Chỉ cần chúng ta có súng có pháo, nữ nhân nóng bỏng nào mà không tới tay?

Lại nói nữ nhân của mày còn thiếu sao?

Mày có tới bảy nữ nhân còn chưa chơi chán à?- Quách Vũ thì khác!

Cô nàng này mông cong ngực vểnh, mới mười ba tuổi, làn da non như nước chảy.

Cực phẩm loli như vậy tôi chưa có chơi đùa qua!Lôi Chấn tiếp tục phàn nàn nói.Vương Quang Hổ nhướng mày, quát:- Đủ rồi, đừng nói!Lôi Chấn lập tức cúi đầu xuống, tức giận không nói thêm gì nữa.Vương Quang Hổ cũng ưa thích nữ nhân, ưa thích chơi nữ nhân.

Nhưng mà so sánh với súng ống đạn dược thì nữ nhân trong mắt hắn đã mất đi giá trị.

Hắn một lòng chỉ muốn mở rộng thế lực của mình, tăng cường cơ nghiệp của mình.

Lôi Chấn chính là tâm phúc của Vương Quang Hổ đấy, mặc dù hơi háo sắc một chút, thế nhưng mà có thể đánh nhau, lại trung tâm, nhưng mà đầu óc lại không dùng được.Trần Ngôn chớp mắt hỏi:- Hổ ca, anh thật sự có ý định dùng hai thành kho súng đạn cho hắn thật sao?Vương Quang Hổ hỏi ngược lại:- Mày cứ nói đi?Trần Ngôn vẻ mặt sùng bái vuốt mông ngựa:- Em giơ hai tay đồng ý!

Nếu như hắn lông tóc không bị tổn thương giải quyết bốn con chó biến dị kia.

Chúng ta sẽ theo ước định đem hai thành giao cho hắn, cho hắn rời đi.

Nếu như hắn chết, hắc hắc!

Vậy cũng tốt, chúng ta thuận tiện lấy được vũ trang của hắn.

Nha, Hổ ca, thì ra là anh tính toán như vậy!

Anh thật sự quá anh minh, vậy mà nghĩ ra diệu chiêu này, tiểu đệ thật sự là bội phục!

Bội phục!Vương Quang Hổ lúc này lộ ra nụ cười thỏa mãn.

Trần Ngôn với tư cách quân sư quạt mo của hắn, chẳng những biết vỗ mông ngựa, năng lực phân tích cũng không tệ, có phần được hắn coi trọng.Lưu Thủy đem Nhạc Trọng, Quách Vũ, Vương Lan ba người dẫn lên lầu hai.Vương Song, Trì Dương phân biệt ở bên cạnh Nhạc Trọng, một người một gian phòng.

Những nữ sinh trong đội xe được phân cho một gian phòng ở lầu một.Trong mắt Vương Quang Hổ thì nữ nhân chẳng qua chỉ là dùng để tiết dục mà thôi, là đạo cụ lôi kéo cường giả.

Trừ chuyện đó ra thì không có giá trị nào khác, nuôi cũng phải tiêu hao lương thực.

Về phần cái gì nam nữ ngang hàng, nữ sĩ ưu tiên thì trong mắt Vương Quang Hổ hoàn toàn là nói nhảm.Nhạc Trọng ở lại trong phòng có một bồn tắm lớn, truyện được copy tại kktruyen.com Ở trong bồn tắm có đầy nước ấm.

Hiển nhiên chủ nhà này trước khi tận thế là người có tiền.Nhạc Trọng cởi quần áo, đi nhanh vào trong bồn tắm kia, thời điểm vừa tiếp xúc với làn nước ấm thì thân thể của hắn truyền ra cảm giác cực kỳ thoải mái.Sau đó Nhạc Trọng khôi phục lại, vẫn căng thẳng tinh thần chiến đấu, trốn chết chạy ra khỏi thành phố Lôi Giang, hắn đã ba ngày không có tắm rửa và thư giãn thật tốt.Thành phố Lôi Giang cách thành phố Lũng Hãi chừng bốn trăm dặm.

Những lộ trình này trước tận thế có lẽ một ngày là có thể đến.

Nhưng mà sau khi tận thế có rất nhiều con đường đi thông tới thành phố Lũng Hãi bị nhiều xe cộ làm bế tắc.

Nhạc Trọng lái xe gần ba ngày mà chỉ đi được nửa lộ trình.Vào lúc Nhạc Trọng hưởng thụ buông lỏng khó có được, cánh cửa phòng tắm mở ra, hai nữ tữ mang theo khăn đi vào.Quách Vũ gương mặt ngây tho đi tới trước Nhạc Trọng nói ra:- Chủ nhân!

Chúng tôi tới đây phục thỉ ngài tắm rửa.Nhạc Trọng nhướng mày, muốn nói không cần nhưng sau khi hắn nhìn Quách Vũ thì ma xui quỷ khiến thế nào câu đó không thể nói ra khỏi miệng được.Nhìn qua thân thể trắng noãn của Quách Vũ bọc trong khăn tắm, lại có sương mù bốc lên, gương mặt em bé của nàng nhiễm một tầng ửng đỏ, cộng thêm da thịt trắng tuyết, hai ngọn núi đôi ưỡng ra cao cao đúng là dụ hoặc nam nhân mà.

Đây quả là nữ nhân mị lực mạnh mẽ và thanh thuần.Trong lòng Nhạc Trọng trầm mặc, Quách Vũ cùng Vương Lan hai nữ một trước một sau đi vào trong bồn tắm.Vương Lan ngồi ở sau lưng Nhạc Trọng, dùng bộ ngực đầy đặn cọ vào lưng Nhạc Trọng.

Nàng thập phần hiểu lấy mình, biết rõ chính mình căn bản không có khả năng vượt qua Quách Vũ, vì vậy liền dùng thân thể của mình nịnh nọt Nhạc Trọng.Quách Vũ thì ngồi ở trước người Nhạc Trọng, khuôn mặt đỏ tươi cảm cảm giác rất thẹn thùng.

Nàng là lễ vật mà Vương Quang Hổ lưu lại chuyên môn dùng lôi kéo cao thủ, không có bị nam nhân chạm qua, muốn nàng chủ động nịnh nọt một nam nhân thì nàng không có thể diện này.Do dự một hồi, Quách Vũ mới run rẩy vươn tay mò ở phía dưới Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua bộ dáng của Quách Vũ thì không nhịn được kêu lên:- Chờ một chút!Quách Vũ lúc này bị giật mình, sắc mặt vô cùng tái nhợt, tay nàng vội vàng loạn choạng bắt lấy tiểu đệ của Nhạc Trọng, lúc này sợ hãi nói ra:- Chủ nhân!

Nô tài sẽ làm cho ngài cao hứng!

Sẽ làm cho ngài thoả mãn.

Cầu ngài không nên đuổi tôi đi!

Không nên đuổi tôi đi!Thủ đoạn hung ác của Vương Quang Hổ thủ và quy cũ sâm nghiêm.

Quách Vũ nhìn thấy kết cục bi thảm của nhiều nữ nhân rồi, nàng cũng không muốn trở thành một phần tử trong đám tang thi kia.- Tôi không muốn đuổi cô!Nhạc Trọng thò tay bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Quách Vũ đặt qua một bên, lên tiếng nói ra:- Tôi có lời muốn hỏi cô.Quách Vũ lúc này mới buông lỏng một hơi nói:- Chủ nhân ngài hỏi.Trong nháy mắt này trong lòng Quách Vũ dâng lên cảm giác bi ai, trước tận thế thì nàng như chúng tinh ủng nguyệt, là tiểu công chúa tụ tập ngàn vạn sủng ái quanh thân.

Nhưng mà bây giờ bởi vì một câu của nam nhân làm kinh hãi.Nhạc Trọng đột nhiên hỏi:- Hổ ca có lai lịch gì, cô biết không?Quách Vũ suy nghĩ một hồi, lúc này nàng mới từ từ nói ra một câu:- Hổ ca...Trong miệng Quách Vũ thì Nhạc Trọng biết rõ lai lịch của Vương Quang Hổ này.Trước tận thế thì Vương Quang Hổ là một trong những đầu lĩnh hắc đạo của thành phố Lôi Giang.

Sau khi diễn ra tận thế thì hắn dẫn theo huynh đệ chạy ra khỏi thành phố Lôi Giang.Trong quá trình chạy ra khỏi thành thành phố Lôi Giang, Vương Quang Hổ vừa vặn gặp được đội cảnh sát vũ trang hộ tống đám lãnh đạo thành phố Lôi Giang còn sót lại chạy đi.Vương Quang Hổ gia nhập vào đội ngũ chạy trốn này, nhìn chuẩn một cơ hội dẫn theo huynh đệ của mình cướp lấy súng ống, thừa dịp những cảnh sát vũ trang dây dưa với tang thi thì bắn chết cảnh sát vũ trang, sau đó dẫn theo một đám người sống chạy tới Trường Quang Thôn.Tiến vào Trường Quang Thôn thì Vương Quang Hổ còn chủ động xuất kích suu tầm người sống bốn phía.

Nam chỉ cần đầu nhập vào hắn thì được hắn xếp vào đội ngũ vũ trang.

Nữ xinh đẹp đều bị hắn và đám huynh đệ chọn đi.

Ai làm cho Vương Quang Hổ không vui thì sẽ ném vào ổ gà cho những phần tử vũ trang khác phát tiết bản thân.

Chương 64: Lời nói trong đêmChỉnh sửa : kktruyen.comNếu như những phần tử vũ trang lập được đại công, Vương Quang Hổ sẽ đem nữ nhân xinh đẹp tặng cho kẻ đó với tư cách tài sản tư nhân.

Phần tử võ trang được cung cấp thức ăn tốt nhất, bởi vậy những phần tử vũ trang này vô cùng trung thành với Vương Quang Hổ.Lôi Chấn là tay chân số một của Vương Quang Hổ hoành hành thành phố Lôi Giang lúc trước, cũng là tâm phúc của hắn, bây giờ vẫn đi theo tùy tùng Vương Quang Hổ.Trương Tường, Trần Ngôn đều là nhân tài mà Vương Quang Hổ mời chào trong đám người sống sót, bản thân Trương Tường thời điểm được Vương Quang Hổ mời chào cũng là một tiểu thủ lĩnh, trong tay có năm sáu thủ hạ.Mà Trấn Tứ phục kích đám người Nhạc Trọng một trên đường chính là biểu đệ của Trần Ngôn, Trần Ngôn bị Vương Quang Hổ mời chào thì hắn cũng có được bảy tám thủ hạ.Vương Quang Hổ cũng không ngại người khác đàm luận về hắn, bởi vậy Quách Vũ mới dám đem tin tức nói ra.Quách Vũ là bị Vương Quang Hổ bắt được sau khi chạy trốn.Trong đám nữ nhân còn sống sót thì Vương Quang Hổ cảm thấy hứng thú với nàng nhất, cũng không có ra tay với Quách Vũ.

Nếu như Nhạc Trọng không xuất hiện thì Vương Quang Hổ cũng sẽ đem Quách Vũ dùng để lung lạc nhân tài khác.Trừ Quách Vũ ra, trong tay Vương Quang Hổ còn có mấy nữ nhân xinh đẹp.

Đây là hắn giữ lại chuyên môn mời chào cao thủ.

Bản thân Vương Quang Hổ đã sớm chơi nữ nhân chán rồi, so với nữ nhân không hiểu gì thì hắn ưa thích được nữ nhân thành thục phục thị hơn.- Xem ra đầu lĩnh bọn cướp cũng cần có tri thức mới được!Nhạc Trọng thò tay bóp bộ ngực tràn ngập co giãn của Quách Vũ một cái, lúc này đang suy nghĩ.Quách Vũ giảng thuật lai lịch của Vương Quang Hổ thì bất tri bất giác đã đầu nhập vào trong ngực của Nhạc Trọng, mặc cho nam nhân này khinh bạc mình.Nhạc Trọng cũng chỉ là một nam nhân bình thường, hắn cũng ưa thích mỹ nữ.

Nhưng mà sau khi tận thế xảy ra thì hắn vẫn thời khắc chú ý an toàn bản thân, bởi vì vẫn còn đạo đức ước thúc cho nên hắn không có ra tay với những nữ sinh kia.

Quách Vũ lớn lên tràn ngập sức sống thanh xuân, xinh đẹp mê người, lại được Vương Quang Hổ đưa cho hắn.

Hơn nữa bản thân Quách Vũ cũng không có biểu hiện quá nhiều mâu thuẫn, hắn cũng không cần phải quá ước thúc bản thân mình.- Nhạc Trọng, anh đang làm cái gì đó!Thời điểm Nhạc Trọng cúi đầu muốn hôn lên đôi môi anh đào của Quách Vũ, một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn đi tới, nhìn qua Nhạc Trọng nổi giận đùng đùng kêu lên.Nhạc Trọng ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn này chính là Lộ Văn.Nhìn thấy Lộ Văn thì trong nội tâm Nhạc Trọng không khỏi sinh ra cảm giác loạn, nhưng mà mặt hắn không đổi sắc nói ra:- Sao em tiến vào?Lộ Văn nhìn thấy Nhạc Trọng đang ôm lấy Quách Vũ trong bồn tấm, nàng sinh ra tức giận và ghen ghét, hốc mắt của nàng đỏ lên, hai mắt rưng rưng như nhìn thấy chồng của mình đang phản bội, nàng hét lên:- Nhạc Trọng, anh làm như vậy không phải phụ lòng em sao?Nhạc Trọng bình tĩnh nói ra:- Văn Văn, em đi ra ngoài trước chờ anh đi, anh có lời muốn nói với em.Lộ Văn nghe Nhạc Trọng nói thì tức giận rời khỏi phòng tắm.- Chủ nhân, cô ta là bạn gái của ngài sao?Quách Vũ nhìn Lộ Văn thì trong nội tâm tràn ngập ghen ghét.

Nàng ghen ghét Lộ Văn, bởi vì đều là nữ nhân vì cái gì nàng muốn lại phải buông tha tôn nghiêm để hèn mọn phục vụ nam nhân, ngay cả cùng làm chuyện vô sỉ với nữ nhân khác cũng không thể không làm.

Mà Lộ Văn lại có thể giống như công chúa phát giận dỗi.Nhạc Trọng có chút thở dài một hơi:- Không biết.Nhạc Trọng vẫn luôn đối đãi với Lộ Văn như em gái của mình vậy.

Tại thành phố Lôi Giang thì Lộ Văn đã thổ lộ với hắn rồi, hắn mới dùng ánh mắt nhìn nữ nhân dò xét Lộ Văn.

Đến bây giờ hắn cũng không biết mình có yêu hay không yêu Lộ Văn.

Thời điểm đi tới thành phố Lũng Hãi thì Nhạc Trọng cũng không có thời gian suy nghĩ những chuyện kia.Không có tâm tư tiếp tục chơi với Quách Vũ, Nhạc Trọng tắm rửa thân thể rồi ra ngoài.Chỉ thấy Lộ Văn tức giận ngồi ở trên giường, trông thấy Nhạc Trọng đi tới thì nàng nghiêng đầu qua.

Nàng thật sự là quá tức giận rồi.Nhạc Trọng ngồi đối diện Lộ Văn, Quách Vũ cùng Vương Lan thì đứng ở phía sau hắn.Nhạc Trọng nhìn qua Lộ Văn, trong mắt tràn ngập yêu thương:- Văn Văn, anh vẫn đối đãi với em như em gái của mình.

Cho dù đến bây giờ thì anh vẫn xem em như em gái thân thiết nhất của mình.

Không bằng chúng ta làm anh em đi, anh sẽ chiếu cố em.Vừa nói ra lời này thì nội d-ownl-oa.d ,PRC m ới -n h-ấ-t t ại ,k ktr,uyen. c.om, tâm của Nhạc Trọng buông lỏng.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì sắc mặt tức giận của Lộ Văn đã biến đổi, bổ nhào vào trong ngực Nhạc Trọng khóc lóc:- Nhạc Trọng ca ca!

Em không muốn làm em gái của anh.

Em muốn làm nữ nhân của anh.

Em biết sai rồi, về sau em sẽ không ghen như vậy nữa, phản đối anh với những nữ nhân khác.

Nhạc Trọng ca ca, anh không thể vứt bỏ em nha, hiện tại em chỉ có mình anh là có thể dựa vào.

Anh không quan tâm em thì em sống như thế nào đây?Thế giới dị biến, Lộ Văn cũng nhìn thấy sự tàn khốc và đáng sợ của thế giới sau khi dị biến.

Đặc biệt là đi vào Trường Quang Thôn thì tàn khốc xích lõa hiện ra trước mặt.

Không có Nhạc Trọng bảo hộ thì nàng thật sự không có khả năng sống sót được.Nhạc Trọng nhìn thấy Lộ Văn khóc như hoa lê đái vũ trong ngực của mình, trong nội tâm mềm nhũn, vỗ nhẹ lưng của nàng an ủi:- Tốt!

Tốt!

Anh sẽ không vứt bỏ em, Văn Văn.

Anh chỉ muốn xem em như em gái yêu thương mà thôi.

Hơn nữa anh không có tốt như tưởng tượng của em đâu.

Anh chỉ là một nam nhân bình thường, không đáng em ưa thích.Nhìn thấy Nhạc Trọng an ủi Lộ Văn, Quách Vũ, Vương Lan ở bên cạnh lộ ra ánh mắt hâm mộ.Lộ Văn là người được Nhạc Trọng coi trọng, hắn mới có thể dốc lòng giải thích với nàng.

Về phần Quách Vũ thì hắn chỉ bị sắc đẹp của nàng hấp dẫn, cũng không có tình cảm đặc thù gì đó, cũng không có suy nghĩ b khoăn này nọ.Ở trong Trường Quang Thôn thì bọn người Vương Quang Hổ không bao giờ xem nữ nhân là người, chỉ xem nữ nhân là công cụ tiết dục mà thôi.

Trong đó Trương Tường càng thêm biến thái, hắn ưa thích tra tấn nữ nhân, dạy dỗ nữ nhân trở thành con chó.

Tât cả nữ nhân rơi vào trong tay của Trương Tường đều thê thảm.

Trong tận thế mà có được nam nhân mạnh mẽ như Nhạc Trọng bảo hộ và tôn trọng đó là hạnh phúc.Lộ Văn dùng cơn mắt to tròn đẫm nước mắt nhìn qua Nhạc Trọng nói lời lớn mật:- Nhưng mà em không muốn làm em gái của anh.

Thực không muốn.

Nhạc Trọng ca ca, em thích anh, I love you.

Muốn anh làm nam nhân của em!

Trừ anh ra ai cũng không được.Trước khi tận thế thì Lộ Văn cũng là thiếu nữ lớn mật đấy, thường xuyên nói ra lời điên khùng.

Đến sau tận thế không có cha mẹ quản thúc, thế giới biến dị thì càng sợ hãi tương lai, làm cho nàng thời khắc này trở nên vô cùng lớn mật.

Đương nhiên nếu như trước tận thế mà nàng ưa thích Nhạc Trọng cũng không nhiệt tình thổ lộ như vậy.

Chương 65: QuấtChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng ôm Lộ Văn, nhớ tới bản thân mình lúc trước bị trọng thương thì Lộ Văn dốc lòng chăm sóc cho mình, trong nội tâm có một loại mềm nhũn, ôn nhu nói:- Tốt!

Tốt!

Tốt!

Từ hôm nay trở đi em là bạn gái của anh.Thời điểm Nhạc Trọng nói ra những lời này thì một thân ảnh suất khí hiện ra trong đầu của hắn.Lộ c,hỉn h. s-ử a b ở i k-kt-r u yen..,co.m Văn nín khóc mà cười ôm lấy Nhạc Trọng nói:- Hắc hắc!

Nhạc Trọng ca ca, đây là anh nói đấy!

Từ giờ trở đi em đã trở thành bạn gái chân chính của anh.

Cho dù sau này anh có bao nhiêu nữ nhân thì các nàng đều phải gọi em là tỷ tỷ!Nói xong, Lộ Văn còn nhìn qua Quách Vũ.Lộ Văn cũng là mỹ nhân tuyệt sắc, dáng người so với bạn cùng lứa thì đầy đặn hơn nhiều.

Thế nhưng mà so sánh với Quách Vũ còn kém hơn khôn ít.

Quách Vũ da thịt tuyết trắng thủy nộn, hai ngọn núi đôi vô cùng đầy đặn, cộng thêm gương mặt như trẻ em, quả nhiên là mặt trẻ ngực phụ huynh điển hình.

Lộ Văn nhìn qua Quách Vũ cũng thập phần áp lực.Về phần Vương Lan thì Lộ Văn bỏ qua, nàng bằng trực giác có thể cảm giác được Vương Lan căn bản không phải đối thủ cạnh tranh của nàng, một chút uy hiếp cũng không có.Cảm nhận được ánh mắt của Lộ Văn thì Quách Vũ cúi đầu xuống.

Trải qua mười ngày sau tận thế thì nàng đã thành thục hơn trước rất nhiều rồi.

Nếu như là trước tận thế sẽ không tránh khỏi trừng liếc lại với Lộ Văn, sau đó cho Lộ Văn đẹp mắt.

Hiện tại nàng chỉ có thể cúi đầu tránh né ánh mắt khiêu khích của Lộ Văn.

Nàng hiện tại đã không phải là con gái thị trượng cao quý, mà là một nữ nhân không cách nào nắm giữ vận mệnh và tương lai, bị người ta xem là hàng hóa chuyển nhượng tùy ý.Nhạc Trọng vỗ lưng của Lộ Văn an ủi:- Tốt rồi!

Đều nghe em nói!Lộ Văn lúc này mới ngừng khóc và mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng làm nũng, nói:- Buổi tối hôm nay em muốn ngủ ở chỗ này!Nhạc Trọng ôm Lộ Văn mỉm cười nói:- Tốt!Lộ Văn cảm thấy mỹ mãn ngủ ở bên người của Nhạc Trọng, Quách Vũ ngủ ở bên phải Nhạc Trọng.

Vương Lan thì nằm co rút ở góc giường.Ngày hôm sau Nhạc Trọng đi vào trong nhà ăn.Buổi sáng cũng vô cùng phong phố,bánh bao trắng nóng hổi và hai bát cháo.Trần Dao và một đám nữ sinh lúc này chỉ là một bát cháo với rau dại trộn.

Nhìn qua bát cháo trộn rau dại thì tất cả nữ sinh muốn buồn nôn, tuy các nàng bị đói cả đêm cũng không muốn ăn thứ buồn nôn như vậy.Trên bàn cơm, Vương Quang Hổ nhìn Nhạc Trọng và cười to:- Nhạc Trọng huynh đệ, đêm qua rất thoải mái đúng không, ha ha...Nhạc Trọng cười nói:- Nhờ phúc của Hổ ca, ngày hôm qua tôi đúng là ngủ không tệ!Đêm qua Nhạc Trọng mặc dù không có làm gì đó với ba nữ nhân, thế nhưng mà ôm Lộ Văn, Quách Vũ là hai mỹ nữ ngủ một đêm đúng là không tệ mà.Vừa ăn cơm thì Trương Tường dùng ánh mắt oán độc nhìn qua Nhạc Trọng, chợt cúi đầu ăn bánh bao và cháo trắng của mình.Lôi Chấn cũng có chút ghen ghét nhìn qua Nhạc Trọng, hắn muốn chơi Quách Vũ thật lâu nhưng mà chưa đắc thủ.

Bây giờ lại bị Nhạc Trọng ăn đầu tiên thì trong lòng của hắn tràn ngập ghen ghét với Nhạc Trọng.Trần Ngôn cũng cẩn thận nhìn Nhạc Trọng, ánh mắt chớp động, không biết đang suy nghĩ cái gì.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Quang Hổ nói ra:- Hổ ca, hôm nay có đi tới kho súng đạn hay không?Nhìn thấy Nhạc Trọng tích cực như thế, Vương Quang Hổ lại chần chờ một hồi mới lên tiếng:- Không vội!

Các huynh đệ vừa mới ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, quá mệt mỏi, đều phải buông lỏng nghỉ ngơi hai ngày.

Hai ngày sau đó chúng ta sẽ lên đường tìm súng đạn.

Hai ngày này anh nên ở chỗ của tôi nghỉ ngơi thư giãn một tí.Phần tử vũ trang sau khi ra ngoài chấp hành nhiệm vụ quay về nhất định phải buông lỏng hai ngày, đây là quy củ Trường Quang Thôn định ra.

Ở thê giới bên ngoài thời khắc đều có nguy hiểm tử vong.

Bộ hạ của Vương Quang Hổ có được súng trường 81, súng tiểu liên 79 đối phó tang thi bình thường không có vấn đề, nhưng nếu như gặp được tang thi tiến hóa như S1 sẽ bị giết chết.

Mà ở dưới thời khắc nào cũng phải chú ý như vậy, nếu như không cho người ta thư giãn một tí, những phần tử vũ trang kia nhất định sẽ tạo phản đấy.Trên thực tế Vương Quang Hổ thu nạp người sống sót cũng có không ít người cảm thây tuyệt vọng vì tương lai đen tối mà tự sát.Nhạc Trọng gật gật đầu, đứng lên đi ra ngoài.Nhìn thấy Nhạc Trọng đứng lên, Vương Quang Hổ nói ra:- Nhạc Trọng huynh đệ, nếu ngươi không muốn gia nhập vào chúng ta.

Như vậy từ hôm nay trở đi ăn uống tiêu phí của các ngươi phải là vật tư của mình.

Chúng ta không thể chiêu đãi các ngươi như ngày hôm qua.Vào thời điểm tận thế thì vật tư mỗi ngày vô cùng trân quý.

Nhạc Trọng một đoàn có mười mấy người, cho dù ăn cháo và rau dại trộn cũng tiêu hao không ít.

Vương Quang Hổ tự nhiên không muốn để cho Nhạc Trọng ăn uống chùa.- Biết rõ Hổ ca!Nhạc Trọng ứng một câu, cùng Trì Dương, Vương Song cùng rời khỏi đại sảnh này.

Hắn còn có một cỗ Đông Phong kilocalo chở vật tư, sử dụng tiết kiệm một chút thì mười mấy người ăn nửa tháng là dư xài.Ra khỏi đại sảnh Nhạc Trọng nhìn thấy những nữ sinh ăn bát cháo với rau dại trộn, ai cũng không có ăn.

Quách Vũ cùng Vương Lan với tư cách là nữ nhân trong phòng của Vương Quang Hổ thì không phải lo ăn mặc, cũng ăn không vô vậy những bát cháo rau dại có chút bẩn thỉu này.Trương Tâm vẻ mặt đau khổ đi đến bên người Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, chúng ta đi nhanh đi!

Nơi này không phải là nơi cho người ở mà.Vương Phương cũng vẻ mặt đau khổ vội vàng nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Đúng vậy a!

Nhạc Trọng, chúng ta còn phải ngây ngốc ở đây trong bao lâu?Trong hoàn cảnh như thế này các nữ sinh hoàn toàn hít thở không thông.

Hơn mười nữ nhân ở trong phòng nhỏ chật hẹp không nói, thức ăn của các nàng hiện giờ còn kém thức ăn của chó trước khi tận thế.

Trong nhà Trần Dao lúc trước có nuôi chó, con chó kia ăn còn tốt hơn cả bát cháo này nhiều lắm.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Ba ngày, chúng ta ít nhất còn phải ở lại chỗ này ba ngày.Nhạc Trọng sưu tìm trong cục cảnh sát có không ít vũ khí, nhưng mà đạn dược lại không có nhiều.

Những đạn dược này hắn cẩn thận cất giữ, không dám tùy ý sử dụng.

Nếu như có thể tìm được một kho đạn, như vậy hắn có đạn dược sung túc để sử dụng, tôi luyện kỹ thuật bắn của mình là dư xài.

Nắm giữ càng nhiều kỹ năng chiến đấu thì có thể sống sót tốt trong thời điểm này.Sắc mặt Trương Tâm đại biến nói:- Ba ngày, anh không thể mang chúng tôi rời khỏi nơi này bây giờ sao?

Trong cái địa phương quỷ quái này chúng tôi không muốn ở lâu thêm chút nào cả.Những nữ sinh khác nhìn qua Nhạc Trọng, các nàng cũng có khát vọng rời khỏi đây.Nhạc Trọng nhướng mày, nhìn qua Quách Vũ cùng Vương Lan bên kia.

Hắn không nghĩ tới Trương Tâm này không ngờ ngu xuẩn lại đi nơi ra lời lẽ mà ai cũng biết thế này.Trương Tâm cũng không có trải qua thời khắc tận thế, trong nội tâm còn có chút ngây thơ, lòng dạ không sâu, căn bản không có lòng phòng bị Quách Vũ cùng Vương Lan.

Chương 66: Màn thầuChỉnh sửa : kktruyen.com- Có thể!

Tôi có thể mang các người rời khỏi nơi này.Nhạc Trọng nói ra lời này làm cho các nữ hài vui vẻ, sau đó kế tiếp hắn đánh nát hy vọng của các nàng ngay.- Nhưng mà trừ tôi, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao, Lộ Văn ra thì trong các người chỉ có một nửa còn sống sót mà thôi.Đúng lúc này ở cửa truyền ra âm thanh tràn ngập cầu khẩn.- Không nên đánh!

Không nên đánh, van cầu anh không nên đánh!Bị âm thanh kia hấp dẫn, cả đám Nhạc Trọng đi ra bên ngoài.Ở bên ngoài Trần Tứ đang cầm roi quát một nữ nhân đang ôm mặt co người thành một đoàn nằm trên mặt đất.Chung quanh Trần Tứ này có năm bảy tên tên phần tử vũ trang và bảy tám nam nhân mặc đồ có dấu vết thức ăn.Vương Quang Hổ có được súng ống đạn dược cũng không nhiều.

Hắn chọn lựa phần tử võ trang có thân thểường tráng và dám chiến đấu với tang thi.

Trong những người sống sót có không ít nam nhân không dám chiến đấu, chỉ có thể đưa đi đào đất tìm rau dại, rễ cỏ làm thức ăn.

Bọn họ là nhân vật tầng dưới chót bị thống trị.Nhạc Trọng nhìn thấy trên thân thể của nữ nhân này có mấy vết roi dài, nói:- Chuyện gì xảy ra?- Nhạc Trọng ah!Trần Tứ đưa roi cho một tiểu đệ của hắn, nhìn qua Nhạc Trọng đi tới cười nói:- Không có gì.

Con nhỏ này tay chân không sạch sẽ, trộm một cái màn thầu của chúng ta ăn.

Bị huynh đệ bắt được tại chỗ nên đẩy ra đây hành hình, cho những kẻ tay chân không sạch sẽ thấy kết cục của ăn cắp là gì.Lúc này trên người nữ nhân này đầy vết roi và co rút nằm trên đất, không ngừng đau khổ cầu khẩn, âm thanh cực kỳ thê lương.Nữ nhân bên người Nhạc Trọng cực kỳ không đành lòng nhìn qua.Quách Vũ, Vương Lan nhìn qua nữ nhân nằm trên mặt đất, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi.

Các nàng không muốn trở thành người đáng thương như vậy.Trương Tâm đứng bên người Nhạc Trọng không nhịn được nói ra một câu:- Chẳng qua là một màn thầu, có cần phải như vậy không?Trần Tứ nhíu mày lại, nhìn qua Trương Tâm hung ác nói ra:- Chỗ nam nhân chúng ta nói chuyện, nữ nhân các ngươi xen vào làm gì, muốn bị đánh à?Sát khí trên người Trần Tứ rất nặng, Trương Tâm bị hắn làm giật mình, vội vàng lui về phía sau vài bước, không dám nói thêm cái gì nữa.Trần Tứ nhìn qua Nhạc Trọng, hướng truyền thụ kinh nghiệm dạy dỗ nữ nhân:- Nhạc Trọng, thân thủ của anh rất tốt.

Nhưng mà bổn sự dạy dỗ nữ nhân hơi kém đấy.

Bây giờ là thế đạo gì rồi?

Nữ nhân chính là cần phải đánh.

Đánh cho các nàng thành thành thật thật dễ bảo.

Bằng không chúng ta đi ra ngoài đánh sống đánh chết tìm kiếm vật tư, các nàng còn ở trong nhà lải nhải, nhìn thấy là tâm phiền.

Trong đám nữ nhân của lão tử có một làm đổng sự trưởng lúc trước.

Thời điểm lão tử cần thì không muốn, lải nhải quở trách lão tử, rất là cao ngạo đấy, bị lão tử đánh mấy lần và bỏ đói, hiện tại cũng thành thành thật thật dễ sai bảo như con chó.Nghe Trần Tứ truyền kinh nghiệm dạy dỗ nữ nhân cho Nhạc Trọng thì những nữ nhân bên người Nhạc Trọng trừ Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao, Lộ Văn ra, sắc mặt đồng loạt khó coi.Trong đoàn đội này, vũ lực của Nhạc Trọng vô cùng cao minh, Trì Dương cũng là bạn bè của Nhạc Trọng, nếu như hắn thật sự biến thành Trần Tứ này,cơ hồ không có nữ nhân nào có thể ngăn cản hắn xâm phạm.

Trong thế giới trật tự đã sụp đổ này, các nàng đúng là không biết Nhạc Trọng sẽ biến thành cái dạng gì.Những nữ hài này trong lúc tận thế vẫn được Nhạc Trọng bảo hộ, tuy các nàng biết trong thế giới này phải được cường giả bảo hộ mới sống được.

Tuy nhiên không ngờ bên ngoài lại trở nên đáng sợ như vậy, những hắc ám trong lòng của những nhân loại này không ngờ đã bộc lộ ra bên ngoài rất rõ ràng.Chỉ có Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao là hai nữ hài lúc trước cùng Nhạc Trọng chiến đấu là không có cảm giác ngoài ý muốn, các nàng trước kia ở trong thành phố Lôi Giang gặp được đám côn đồ kia, biết rõ trong tận thế tư tưởng không ít người cũng bắt đầu vặn vẹo, điên cuồng, biến thái.Nhạc Trọng trầm mặc cũng không có đánh gãy sự Trần Tứ hào hứng.- Đưa nó vào trong ổ gà!- Đúng rồi, đưa vào trong ổ gà!Một phần tử vũ trang quất mệt mỏi, lúc này mới dừng tay.

Đám phần tử vũ trang bên cạnh hét lên.Nữ nhân ở trong Trường Quang Thôn này được chia ra làm năm loại.

Loại thứ nhất chính là trẻ tuổi xinh đẹp nhất đều bốn đại thủ lĩnh chia cắt, với tư cách một mình hưởng dụng.

Loại thứ hai là phần tử vũ trang có được nữ nhân của mình, nếu như lập nhiều đại công, còn có thể được Vương Quang Hổ ban thưởng nữ nhân, những nữ nhân này là tư sản của phần tử vũ trang, cho dù thủ lĩnh cũng không thể dùng loạn.

Loại thứ ba chính là nữ nhân ở Trường Quang Thôn giao nạp rau dại, tôm cá tươi, nuôi gà, chăn heo.

Những nữ nhân này sẽ nhận được lương thực mốc meo để sinh tồn.

Phần tử vũ trang cũng không được dễ dàng động vào nữ nhân này.

Loại thứ tư chính là lão bà của thôn dân ở Trường Quang Thôn, Vương Quang Hổ và phần tử vũ trang cũng không dễ dàng đụng vào được, nhưng mà thôn dân Trường Quang Thôn mỗi ngày nhất định phải giao nạp rau dại, cỏ xanh với tư cách thuế má.

Loại thứ năm chính là nữ nhân trong ổ gà, tất cả phần tử võ trang đều có thể tùy ý lăng nhục, địa vị thấp nhất.Đúng lúc này một gã nam tử chừng ba mươi tuổi xông vào trong đám người, thoáng cái quỳ xuống trước mặt đám phần tử vũ trang, không ngừng dập đầu với mọi người:- Không nên!

Không nên!

Các vị đại gia, van cầu các người thương xót!

Không nên đem vợ tôi đưa vào ổ gà!

Tôi ở chỗ này quỳ dập đầu với các vị!

Vợ tôi cực đói mới phải làm như vậy!

Van cầu các người buông tha cho vợ của tôi đi!Hàn quang trong mắt Trần Tứ lóe lên, đi đến trong đám người, một cước đạp tên nam nhan chừng ba mươi tuổi trên áo có màu sắc thức ăn, lạnh như băng nói ra:- Người trộm đồ vật, nữ đưa vào gà ổ!

Nam chém mất hai tay đuổi ra khỏi thôn.

Đây là quy củ do Hổ ca định ra.

Không có quy củ sao thành được vuông tròn.

Đại cẩu tử, cho dù ngươi dập đầu nát đầu cũng không thể thay đổi được.Đại cẩu tử quỳ bò cuống quít dập đầu trước người Trần Tứ, dập đầu tới chảy máu tươi, đau khổ cầu khẩn nói:- Tứ ca!

Tứ gia gia, van cầu ngài, xin thương xót!

Không nên đem vợ tôi đưa vào trong ổ gà!

Tôi cam đoan, nàng không dám.

Nàng cũng không dám nữa.

Cầu ngài!Trần Tứ trực tiếp cầm lấy súng trường 81 trong tay chỉ vào đầu của đại cẩu tử, hung dữ nói ra:- Cút!

Hoặc là chết!Nữ nhân vô cùng suy yếu trên mặt đất vô lực nói ra:- Cẩu tử...

Anh đi mau!Phần tử vũ trang trong Trường Quang Thôn đều là nhân vật hung ác, chẳng những dám chém giết tang thi, giết người cũng không có nương tay.

Những ai trong Trường Quang Thôn phạm do-wnlo-a d e bo ok mới n hấ,t t.ại kktr,u.y-e.n. c om. tội đều có khả năng bị xử bắn.Đại cẩu tử quỳ trên mặt đất, lên tiếng khóc lớn:- Anh Tử...

Anh thật sự xin lỗi em!

Anh Tử...Trần Tứ lạnh lùng nói:- Kéo đi!Hai tên phần tử vũ trang lập tức kéo nữ nhân co rút trên mặt đất đi.

Chương 67: Đại cẩu tử.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong nội tâm của chư nữ đều lạnh cả người, chỉ vì một cái màn thầu mà như vậy.

Các nàng chỉ là đóa hoa trong nhà ấm, lần đầu tiên nhìn thấy sự thật đáng sợ này.Kỷ Thanh Vũ biến sắc mấy lần, hàn quang lóe lên, hai đấm nắm chặt, nhịn không được bước lên phía trước một bước.Nhạc Trọng cũng bước lên trước một bước, ngăn trước người Kỷ Thanh Vũ, mở miệng nói:- Chậm đã!Trần Tứ quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng, sắc mặt trầm xuống nói:- Nhạc Trọng, đây là chuyện trong Trường Quang Thôn chúng ta.

Anh muốn xen vào?Bảy tên phần tử vũ trang bên cạnh Trần Tứ cầm súng, nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đi lên thì đám phần tử vũ trang sau lưng cũng khẩn trương lên, lui về phía sau vài bước như lâm đại địch nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng dũng mãnh gan dạ đã truyền bá trong đám người rồi, những phần tử vũ trang vô cùng kiêng kỵ với Nhạc Trọng.

Nhưng mà cả đám chỉ đang khắc chế mà thôi, không có đem họng súng nhắm vào Nhạc Trọng.Nữ hài bên người của Nhạc Trọng lúc này vô cùng sợ hãi, nếu là như hai bên có xung đột, các nàng chỉ sợ không có bao nhiêu người có thể sống sót.Nhạc Trọng vung tay lên, đem một cây súng ngắn 54 và sáu viên đạn ném cho Trần Tứ.- Tôi không có can thiệp vào chuyện của Trường Quang Thôn các người.

Tôi chỉ muốn làm giao dịch với các anh thôi.

Nữ nhân này tôi mua, xem có đủ không?Trần Tứ cầm lấy cây súng ngắn 54 vuốt vuốt một hồi, phất phất tay nói:- Đủ!

Đủ!

Thả người!Thế lực của Vương Quang Hổ không thiếu người, thế nhưng mà súng ống đạn dược lại rất thiếu.

Cả thế lực có súng ống không quá năm mươi người, một cây súng ngắn 54 giá trị xa xỉ.

Dùng để đổi nữ nhân vô dụng không thể làm gì là quá lời rồi.Có được cây súng ngắn 54, Trần Tứ đủ để hiến cho Vương Quang Hổ, còn có thể đạt được chút ít vật tư ban thưởng.Hai phần tử vũ trang này buông tay ra, thả nữ nhân bị thương ra.- Anh Tử! !

Anh Tử!Đại cẩu tử thoáng cái tiến lên ôm lấy nữ nhân Anh Tử lớn tiếng khóc len.Trần Tứ đi đến trước người Nhạc Trọng cười hỏi:- Nhạc Trọng, trong ổ gà của chúng ta có hơn mười nữ nhân.

Anh có cần hay không!

Hai nữ nhân đổi lấy một khẩu súng ngắn 54, bốn nữ nhân đổi lấy một cây súng tiểu liên 79.

Một người hai mươi viên đạn súng ngắn 54, hoặc là 40 viên đạn súng tiểu liên, anh thấy thế nào?Trong Trường Quang Thôn thì nữ nhân xinh đẹp còn có chút giá trị, nữ nhân bình thường không có bao nhiêu giá trị cả.Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt nói:- Không muốn!Nhạc truyện được copy tại kktruyen.com Trọng từ trong cục cảnh sát lấy được súng ống đạn dược không nhiều, hắn không có khả năng đem vũ lực quý giá đổi lấy những người vô giá trị.Trần Tứ cười cười, đi vào trong ổ gà:- Các ngươi dạo chơi đi, ta đi phát tiết một chút.- Nơi này không phải căn cứ của chính phủ.

Thỉnh ngăn xúc động người của cô lại, bằng không sẽ hại chết rất nhiều nười.

Người cô coi trọng có khả năng cũng chết đấy.Nhạc Trọng đi đến bên người Kỷ Thanh Vũ, cúi đầu tại nhìn qua nàng nói một câu.

Một mùi thơm nhàn nhạt từ trên người Kỷ Thanh Vũ truyền vào trong mũi của hắn.Kỷ Thanh Vũ cắn răng nhìn Nhạc Trọng nói:- Tôi biết rồi!Thôn dân đại cẩu tử kéo theo Anh Tử tới trước người Nhạc Trọng quỳ xuống nói:- Anh Tử, dập đầu cảm tạ Nhạc đại ca đi.

Là ngài cứu em đấy!Đại cẩu tử tuổi mặc dù lớn hơn Nhạc Trọng gần một giáp, nhưng mà bây giờ ai có bản lĩnh người đó làm đại ca.

Đại cẩu tử nhìn thấy phần tử vũ trang trong Trường Quang Thôn còn phải kính sợ hắn, hiển nhiên là người có năng lực mạnh mẽ.Anh Tử thoáng quỳ gối trước người Nhạc Trọng thành tâm thành ý dập đầu:- Cảm ơn Nhạc đại ca!Ổ gà trong Trường Quang Thôn với nữ nhân là địa ngục, mỗi một ngày không sai biệt lắm đều có một nữ nhân không chịu nổi tra tấn mà chết đi.

Chỗ đó không phải là nơi cho người ở.

Anh Tử thành tâm thành ý cảm tạ Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Anh Tử, chỉ thấy nữ nhân này chừng ba mươi tuổi, dáng người bình thường, tướng mạo cũng bình thường, sắc mặt hơi đen, hiển nhiên là con gái nhà nông.Nhạc Trọng nói:- Đứng lên đi!Đại cẩu tử lúc này mới lôi kéo Anh Tử cùng đứng lên.Nhạc Trọng từ trong túi áo lấy ra một cái bánh quy áp súc đưa cho đại cẩu tử.- Anh dẫn theo tôi đi dạo thôn này một vòng.Đại cẩu tử tiếp nhận bánh quy áp súc, trên mặt lập tức cười không ngậm miệng được, không ngớt nói lời cảm tạ:- Cám ơn đại ca!

Cám ơn đại ca!

Trường Quang Thôn tôi rất quen thuộc, ta nhất định mang ngài đi dạo thật tốt.Đem khối bánh quy áp súc này ngâm vào trong nước thành cháo, lại kiếm chút ít rau dại rễ cỏ cũng đủ cho một nhà đại cẩu tử ăn hai ngáy.Lúc này Lộ Văn đi tới, kéo kéo quần áo của Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng ca ca, em cũng đói bụng!

Chúng ta đi ăn ít đồ đi.Bát cháo rau dại kia hoàn toàn không phải cho người ăn, Lộ Văn các nàng đều không ăn cái gì.

Đã đói suốt hai bữa.Nhạc Trọng nói:- Tốt!

Đại cẩu tử, chờ một lát, một lúc sau anh đi ra quảng trường gặp tôi.Đại cẩu tử liên tục gật đầu, lôi kéo Anh Tử đi vào tron nhà của mình.- Biết rõ, Nhạc đại ca!Đường đi trong Trường Quang Thôn khắp nơi đều có người nhìn qua đoàn người Nhạc Trọng, dò xét hộ gia đình vừa tiến vào Trường Quang Thôn này.Mấy nữ nhân Trương Tâm các nàng ngày hôm qua phát đồ ăn cho hài tử Trường Quang Thôn, rất nhanh có một đám hài tử tụ tập sau lưng Trương Tâm các nàng, lớn tiếng nói:- Tỷ tỷ xinh đẹp, van cầu các người cho chúng em chút gì ăn!

Chúng em đói!Trương Tâm có chút chật vật nói ra:- Không có!

Trên người của chị không còn đồ ăn!

Thật không có!Những hài tử Trường Quang Thôn làm sao chịu tin, bọn chúng đều vây quanh Trương Tâm, Lộ Văn mấy nữ hài cầu khẩn không ngừng:- Tỷ tỷ xinh đẹp, van cầu các người cho chúng em đồ ăn đi, chúng em đói!Nhìn thấy những đứa bé này Nhạc Trọng nhướng mày.Trì Dương đứng bên người Nhạc Trọng trực tiếp móc súng ngắn 54 ra chỉ vào những đứa trẻ kia, quát lạnh nói:- Cút!Nhìn thấy Trì Dương hung hãn như thế, cả súng ngắn cũng móc ra, những hài tử Trường Quang Thôn lập tức sợ tới mức tán đi.

Bọn chúng không sợ những nữ sinh thiện lương.

Nhưng mà những phần tử vũ trang hung tàn thì chúng rất sợ.Nhìn thấy những đứa bé kia tán đi, trong nội tâm Trương Tâm hơi buông lỏng, nàng nhìn qua Trì Dương nhíu mày và lên tiếng:- Trì Dương, anh làm sao bậy?

Bọn chúng chỉ là hài tử mà thôi, anh hù dọa một chút là được rồi, tại sao phải lấy súng ra làm gì?Nhạc Trọng nhướng mày, đi lên bạt tai Trương Tâm một cái.Trương Tâm lúc này bị Nhạc Trọng đánh một cái, nàng bụm mặt lại, gương mặt xinh đẹp của nàng có chút không dám tin nói ra:- Anh đánh tôi!

Anh vậy mà đánh tôi!- Đúng!

Tôi đánh cô đấy!

Nếu như không phải cô phát thiện tâm chó má gì đó, chúng ta cũng không bị những đứa bé này dây dưa như vậy.

Cô thiện tâm phát vật tư của chúng ta cho chúng cũng không tính, tôi cũng không muốn nói gì cô.

Nhưng mà Trì Dương giúp các người giải vây, cô còn nói anh ta như vậy, cô thật sự là cái gì.

Cô nên quản tốt cái miệng của cô lại!

Tiếp theo tôi còn nghe cô nói như vậy với bạn của tôi thì xin mời cô rời khỏi đoàn đội của chúng tôi!

Chương 68: Trí tuệ sinh tồn.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Trương Tâm, nói ra từng câu từng chữ.

Trì Dương hảo ý hỗ trợ, Trương Tâm vẫn không biết tốt xấu nói loạn, hắn nhìn không được.Lời nói đả thương người, có đôi khi lời nói so với dao găm còn đả thương người hơn nhiều.

Nếu không phải Nhạc Trọng đã từng hứa hẹn sẽ hộ tống những nữ sinh này tới căn cứ người sống sót ở thành phố Lũng Hãi, hắn đã sớm mang theo Trì Dương, Lộ Văn, Vương Song chạy đi Nam Trữ tìm cha mẹ rồi.

Đã hảo tâm còn bị mắng, Nhạc Trọng không có phong độ như thánh nhân.Vành mắt Trương Tâm đỏ lên, cúi đầu khóc.

Tuy nàng so ra kém Viên Doanh, Trần Dao là đại mỹ nhân, nhưng mà đó là tiêu chuẩn gương mặt thôi, nàng cũng có không ít nam nhân truy cầu đấy, chưa từng ăn đau khổ gì, bị nam nhân tát là lần đầu tiên.Không để ý đến Trương Tâm thút thít nỉ non, Nhạc Trọng đi nhanh vào sân rộng có chiếc Đông Phong kilocalo.Vương Song, Trì Dương, Lộ Văn, Quách Vũ, Vương Lan cũng theo sát sau lưng Nhạc Trọng.Những nữ hài khác cũng đi theo Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương.

Nhìn thấy cảnh tượng trong Trường Quang Thôn thì những nữ hài này đã chính thức nhìn thấy tàn khốc của thế giới này, cũng không bỏ được Nhạc Trọng.Lúc này cũng chỉ cóTrương Lệ đi đến bên người Trương Tâm nói:- Trương Tâm, bọn người Nhạc Trọng đã rất không tồi!

Đối với chúng ta đã tính toán là quá tốt, cô sau này còn như thế nữa là xong đâu.

Tôi biết rõ cô nói không có sai, nhưng mà bây giờ lại khác, trật tự thế giới đã sụp đổ rồi, khắp nơi đều là tang thi.

Cô nhìn xem, người ở đây ngay cả cơm đều ăn không đủ no, vì một cái màn thầu là có thể giết người.

Nhạc Trọng cùng Trì Dương phải dốc sức liều mạng đi tìm vật tư, không để cho chúng ta đói một ngày nào, nhưng mà cô không thỏa mãn còn phàn nàn, thực không thể nào nói nổi.

Chính cô nên suy nghĩ kỹ đi.Nói nguồn : kktruyen.com xong Trương Lệ cũng đi theo hướng của Nhạc Trọng.

Trong Trường Quang Thôn này nếu như không có Nhạc Trọng bên người, nàng không có một chút cảm giác an toàn nào cả.- Đợi tôi với!Trương Tâm nhìn thấy chỉ có một mình mình lưu lại, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi, cũng không dám ở lại chỗ này thút thít nỉ non, vội vàng đuổi theo mau.Nhạc Trọng để vật tư trên xe Đông Phong kilocalo, cũng không có ai dám tùy tiện động tới.

Loại chuyện đoạt vật tư này nếu như bị Vương Quang Hổ phát hiện, cũng chỉ có một kết cục là cho tang thi ăn!

Vương Quang Hổ cũng là người làm đại sự, vật tư lớn trên xe tải của Nhạc Trọng được an bài hai gã phần tử vũ trang bảo hộ.Nhìn thấy đám người Nhạc Trọng đi tới dùng vật tư, những phần tử vũ trang này không có ngăn cản.Trên một chiếc Đông Phong kilocalo, chư nữ bắt đầu lấy bánh mì, sữa trâu và mọi người bắt đầu ăn.Quách Vũ cũng cầm lấy một bánh mì cùng một hộp sữa trâu lên bắt đầu ăn.

Đây là bữa ăn tốt nhất từ khi nàng đi tới Trường Quang Thôn này.Với tư cách hậu cung của Vương Quang Hổ, Quách Vũ, Vương Lan có thể được ăn no bụng, nhưng mà thức ăn đại bộ phận là màn thầu, rau dại.

Muốn ăn tốt một chút cũng không được, cũng chỉ có nữ nhân hầu hạ Vương Quang Hổ thoải mái mới ngẫu nhiên được nếm đồ ăn mặn.

Về phần sữa trâu, đây chính là xa xỉ phẩm, cũng chỉ có bốn đại thủ lĩnh và đám tiểu đầu mục mới được uống, các nàng không bao giờ có phần.Quách Vũ ăn xong cái bánh bao, lúc này uống sữa trâu vào, trong nội tâm tràn ngập cảm giác thỏa mãn.- Thật không ngờ bánh mì và sữa trâu là những vật có tác nhân gây ung thư lại làm cho mình thỏa mãn!Trong lòng Quách Vũ thầm nghĩ mà chua xót.Trước tận thế thì Quách Vũ chưa bao giờ thèm nhìn qua loại bánh mì rác rưởi này, những thứ như sữa trâu này càng không bao giờ uống.

Hiện tại một ổ bánh mì và một hộp sữa trâu làm cho nàng thấy thỏa mãn, nàng cũng cảm khái hoàn cảnh nhân loại đã cải biến.

Quách Vũ vừa ăn vừa uống sữa trâu,lúc này vừa đánh giá Nhạc Trọng:- Nam nhân này mình nhất định phải nắm chặc lấy, phải nắm hắn vào trong tay mới được.Quách Vũ thập phần sợ hãi một lần nữa rơi vào trong tay bốn đại thủ lĩnh Trường Quang Thôn.

Nàng cần phải tìm một cường giả để dựa vào, đạt được che chở.

Nhạc Trọng có thể được Vương Quang Hổ coi trọng như thế, còn có bản lĩnh tìm được nhiều vật tư như vậy, hiển nhiên đây là cường giả lý tưởng của nàng.

Về phần tình yêu, sau khi nàng nhìn thấy một nữ nhân xinh đẹp bị Vương Quang Hổ ném cho tang thi ăn mà chết cùng một phụ nhân quỳ dưới gối Vương Quang Hổ cầu xin được che chở, nàng cũng đã không hy vọng xa vời vào tình yêu nữa rồi.Hoàn cảnh cải biến nhân loại, nàng ngây thơ, chỉ có chút phản nghịch, nhưng mà Quách Vũ hiện tại đã bắt đầu có tâm cơ.Nhạc Trọng kiểm kê vật tư trên chiếc Đông Phong kilocalo và đi xuống, nhìn qua chư nữ nói ra:- Từ hôm nay trở đi, chúng ta phải thực hành chế độ phân phối thức ăn.

Không thể tùy tiện ăn như trước kia được.Trên đường đi, bởi vì vật tư sung túc, Nhạc Trọng cũng không có hạn chế chúng nữ ăn uống, đây là lần đầu tiên thực hiện phân phối thức ăn.

Trong nội tâm của nữ hài có chút mâu thuẫn và nghi vấn, nhưng mà Nhạc Trọng vừa mới quát lớn với Trương Tâm, những nữ hài khác không dám ý kiến với Nhạc Trọng, đều lâm vào trong trầm mặc.Đúng lúc này Kỷ Thanh Vũ mở miệng hỏi:- Vì cái gì?Trong nữ sinh cũng chỉ có Kỷ Thanh Vũ, Lộ Văn, Trần Dao là có thể nói chuyện ngang hàng với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng giải thích nói:- Trên đường đi chúng ta tiêu hao không ít vật tư, lại không có tìm tòi bất luận vật tư gì.

Hiện tại vật tư chúng ta phải phân cho Vương Quang Hổ một nửa.

Trong Trường Quang Thôn chúng ta phải ngây ngốc ít nhất ba ngày, sau khi rời khỏi Trường Quang Thôn sẽ đi tới thành phố Lũng Hãi, cũng không rõ còn bao nhiêu ngày phải đi, cũng không biết trên đường xảy ra chuyện gì, tôi phải lưu đủ vật tư ứng phó khi có biến cố xảy ra.Nhạc Trọng cũng biết Kỷ Thanh Vũ đang nói giúp những nữ hài này, bởi vậy cũng đành phải nói rõ ràng.Hai chiếc xe Đông Phong kilocalo chở không ít vật tư, bị Vương Quang Hổ lấy một chiếc.

Nhạc Trọng bây giờ chỉ còn lại một chiếc.

Đoàn người của bọn họ có mười mấy người, nếu như không tiến hành phân phối đồ ăn, với sự phàm ăn của các nàng thì chỉ sợ chống đỡ được bao lâu cả.Nghe được Nhạc Trọng giải thích, trong nội tâm của mọi người thoải mái.Trong trữ vật giới chỉ của Nhạc Trọng cũng cất nhiều vật tư, nhưng mà đây chính là vật tư hắn phải ứng phó khi cần thiết, không phải vạn bất đắc dĩ hắn tuyệt đối không lấy ra.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Từ hôm nay trở đi, trong thời gian ở Trường Quang Thôn chúng ta nấu cơm ăn.

Chủ lực chiến đấu sẽ được cung ứng ba chén cơm, cơm trưa có hai miếng thịt, một khối lạp xưởng hun khói.

Người lao động mỗi bữa hai chén cơm, nửa khối lạp xưởng hun khói.

Không phải người lao động thì mỗi bữa chỉ được một chén cơm.Trên chiếc Đông Phong kilocalo có vài túi gạo lớn, dùng gạo nấu cơm so với đồ ăn đóng gói thì no bụng hơn.

Chương 69: Dây dưaChỉnh sửa : kktruyen.comLúc này đây Kỷ Thanh Vũ không có lên tiếng nữa.

Nàng cũng biết tình huống bây giờ không phải c hỉ nh .s ử a b ởi k k-t-ruyen . co m là tốt.

Nếu không phải lưu chút ít vật tư ứng phó tình huống khẩn cấp, vậy gặp tình huống như vậy quá phiền toái.

Nếu như bọn họ phải ngưng lại Trường Quang Thôn ba ngày, nếu không có vật tư dự trữ thì sẽ có rất nhiều phiền toái.Kỷ Thanh Vũ không có phản đối, những nữ sinh khác không dám nói thêm cái gì.

Chuyện này đã được định ra.Rất nhanh đại cẩu tử cũng đi tới quảng trường, nhìn thấy trong tay của mọi người cầm bánh mì và bình sữa trâu, hắn nuốt nước bọt, cung kính nói ra:- Nhạc ca!

Tôi tới đây!Nhạc Trọng tiện tay cầm bánh mì và một hộp sữa trâu ném qua:- Tốt!

Đi thôi!Đại cẩu tử nhìn chằm chằm vào túi rác đen dưới chân của Nhạc Trọng một cái, nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc đại ca, cái này có thể cho tôi không?- Được!

Nhưng mà anh cần làm cái gì?Nhạc Trọng đem những túi rác này đưa cho đại cẩu tử, có chút khó hiểu hỏi.Những nữ sinh khác hiếu kỳ nhìn qua đại cẩu tử.Đại cẩu tử vẻ mặt tự hào bày ra trí tuệ sinh tồn:- Những cái túi đống gói này còn có vụn bánh mì lưu lại.

Còn bình sữa trâu này vẫn còn có một ít sữa trâu lưu lại.Nghe đại cẩu tử nói thì những nữ sinh kia cảm thấy nội tâm chua xót.Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:- Đại cẩu tử, không phải các người ở nông thôn sao?

Tại sao lại thiếu lương thực thế?Nếu là ở trong thành thị, những gia đình bình thường sẽ trữ lương thực vài ngày, thậm chí hơn mười ngày.

Trường Quang Thôn là nông thôn, có lẽ chứa lương thực nhiều hết mức có thể.

Nhạc Trọng nghe nói như vậy thì khó hiểu, ở nông thôn bình thường sẽ trữ lương thực cho cả năm a.Đại cẩu tử cười khổ một tiếng nói:- Thôn chúng tôi chỉ trồng hoa màu làm nông cho vui, chuyên môn tiếp đãi khách du lịch bên ngoài.

Trong thôn chỉ có vài nhà chăn heo, gà, cá.

Nhưng mà trong từng nhà vẫn có trữ lương thực.

Ngày đó đột nhiên thế giới biến đổi và tang thi xuất hiện cắn chết không ít người, mọi người trốn đi các nơi.- Về sau đám người Hổ ca đi tới.

Bọn họ giết sạch tang thi trong thôn, nhưng mà lương thực trong thôn và heo, gà cũng biến thành của bọn họ cả, thời điểm chúng tôi chạy trốn trên thân mỗi người không mang quá nhiều lương thực.

Không có cách nào, chúng tôi đi đào rau dại, rễ cỏ ăn mà sống qua ngày.Nhạc Trọng chỉ vào ruộng bên ngoài thôn:- Tại sao không gieo hạt chỗ đó?

Chỉ cần trồng lương thực thì mấy tháng sau vẫn thu hoạch được một ít lương thực nha.Ở ngoài thôn còn có đồng ruộng, chỉ có phụ nữ và tiểu hài tử đi đào tìm rau dại và rễ cỏ, không có người nào trồng trọt.

Tiếp tục như vậy căn bản không được.

Không gieo trồng lương thực mà chỉ dựa vào tồn kho, cho dù có một núi lương thực cũng không đủ.Nếu như không có người chuyên trồng nông sản, chỉ vấn đề lương thực đủ làm cho người ta đau đầu rồi.Đại cẩu tử cười khổ một tiếng nói:- Hổ ca cũng đã từ một ít cửa hàng bán hạt giống trong thôn lấy hạt giống ra ngoài trồng, nhưng mà hạt giống trồng trong đất lâu như vậy không có một cây nảy mầm.Trong nội tâm Nhạc Trọng trầm xuống, nếu không có biện pháp giải quyết vấn đề lương thực, như vậy tình cảnh nhân loại tương lai càng trở nên gian nan.

Lương thực tán lực các nơi, vật tư càng không ít, nhưng mà vật tư sẽ ít lại càng ít.

Hơn nữa lương thực để lâu sẽ bị mốc, như vậy có thể cung cấp cho nhân loại dùng đã ít càng ít.Nhạc Trọng đem nghi vấn trong lòng ném đi, đi về hướng khác của thôn.Ở trong thôn trừ phần tử vũ trang ra, trên mặt của mọi người chỉ có đói mà thôi, trong mắt không có một tia thần quang, giông như đám tang thi đi tìm thịt tươi, trong con mắt của bọn họ nhìn không thấy hy vọng tương lai.Bên ngoài thôn là đồng ruộng, rất nhiều nam nữ già trẻ đều đi ra ngoài ruộng tìm kiếm rau dại, rễ cỏ.Những tiểu hài tử quấn quít lấy Trương Tâm lúc này cũng chạy ra ruộng tìm kiếm cái gì đó ăn được.

Tận thế đã làm những tiểu hài tử vô tư hoạt bát phải trở nên thành thục để thích ứng với hoàn cảnh hiểm ác.

Bọn chúng cũng bắt đầu giãy dụa sinh tồn.Tang thi chung quanh khu vực Trường Quang Thôn đã bị bọn người Hổ ca giết sạch sẽ, bởi vậy những thôn dân kia mới dám đi ra ngoài tìm kiếm thức ăn.- Đây là hai cái màn thầu.

Hai mẹ con các người sẽ bị ta chơi cả ngày hôm nay, hai cái màn thầu này sẽ là của các người.Ở một góc truyền đến âm thanh hèn mọn bỉ ổi.Nhạc Trọng nhướng mày đi qua.Chỉ thấy trong một gian phòng mái ngói, một gã phần tử vũ trang lưng mang súng trường 81, dáng người có chút thấp bé cầm trong tay hai cái màn thầu đưa cho hai người một lớn một nhỏ.Nữ nhân lớn chừng ba mươi tuổi, dáng người đẫy đà, tướng mạo tú lệ mặc áo sơ mi trắng, lộ ra khí chất như cao bồi.

Nữ nhân nhỏ chỉ là hài tử chừng mười hai tuổi, đôi mắt mở to tràn ngập sợ hãi nhìn chằm chằm vào phần tử vũ trang, đồng thời ánh mắt của nàng nhìn chằm chằm vào hai cái bánh bao lớn.

Nàng đã đói nhiều ngày, nếu là trước kia thì nàng đúng là không thèm nhìn qua cái bánh bao này.Nữ nhân khí chất tú lệ kia cắn răng một cái, lên tiếng cầu khẩn nói:- Hứa đại ca!

Tôi sẽ bồi ngài!

Cầu ngài buông tha San San đi!

Nó còn nhỏ!Phần tử vũ trang họ Hứa sắc mặt trầm xuống, âm thanh trở nên vô cùng băng hàn:- Lý Huyên, cô không nên được mặt thì không biết xấu hổ!

Lão tử nhìn trúng hai mẹ con các người là phúc phận lắm rồi.

Không nên rượu mời không uống uống rượu phạt!

Chọc giận lão tử thì lão tử trực tiếp cho mẹ con các người một phát, sau đó quăng vào trong khe núi.

Hiện tại loại thế đạo nào rồi, cho dù hai người các ngươi chết cũng không ai xuất đầu đâu.Nhìn thấy sắc mặt ghê tởm của phần tử vũ trang họ Hứa thì trong nội tâm Lý Huyền sợ hãi, chồng của nàn sau khi ra khỏi thôn tìm kiếm thức ăn thì đi không quay về.

Không có nam nhân che chở, Hứa Nguy vẫn luôn nhìn chằm chằm vào thân thể của nàng rốt cuộc cũng đi tới cửa.Trong mắ Hứa Nguy hiện ra hào quang giảo hoạt, ngữ khí biến đổi nói:- Lý Huyên, nếu hai mẹ con các người cho tôi chơi, tôi cam đoan chỉ cần tôi còn có ăn, tuyệt đối không cho các người bị đói.Hứa Nguy xoa xoa nắm tay, Lý Huyên liền không có chủ ý.

Nếu là trước tận thế thì nàng tùy tiện gọi một cuộc điện thoại thì Hứa Nguy sẽ không dám nhìn vào nàng lần thứ hai.

Nhưng mà bây giờ thì nàng không có chút biện pháp nào cả.Trong mắt Lý Huyên có hào quang chớp động, ôm lấy con gái của mình, tâm loạn như ma, ở bên trong Trường Quang Thôn không có pháp luật.

Hứa Nguy cho dù giết mẹ con các nàng thì cũng sẽ không có người xuất đầu vì các nàng.

Nhưng mà chính cô ta và Hứa Nguy không có vấn đề, nhưng mà nàng không muốn đẩy con gái vào trong hố lửa.Hứa Nguy nhìn qua con gái San San trong ngực của Lý Huyên, trong mắt hiện ra hào quang tham lam, tiếp tục uy hiếp nói:- Kiên nhẫn của tôi có hạn!Lời nói tới đây, Hứa Nguy cởi súng trường 81 trên lưng xuống, hắn đặt xuống chân của mình, đã có thể thư giãn một tí, sau đó lại uy hiếp mẹ con Lý Huyên.

Chương 70: Phát cháo miễn phí.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhìn thấy Hứa Nguy như vậy, Lý Huyên càng thêm sợ hãi, thân thể của nàng đang run rẩy, không biết nên làm như thế nào cho phải.- Chờ một chút!Đúng lúc này ở ngoài cửa có âm thanh truyền tới, Nhạc Trọng bước đi vào.Nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới, sắc mặt Hứa Nguy đại biến, thoáng cái cầm chặt súng trường 81 trong tay, khẩn trương nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, anh muốn làm gì?San San trong ngực Lý Huyên đưa mắt nhìn qua người của Nhạc Trọng.Lời nói của Nhạc Trọng băng hàn, nhìn chằm chằm vào Hứa Nguy, mỗi chữ mỗi câu hỏi:- Anh lại muốn làm gì?Hứa Nguy bị khí thế của Nhạc Trọng chấn nhiếp, lui ra phía sau hai bước, đợi tới khi lòng dũng cảm tăng thêm thì hắn mói nói tiếp:- Tôi đang giao dịch với các nàng, dùng hai cái bánh bao đổi lấy chơi cả hai cả ngày.

Tôi và các nàng giao dịch là tự do, cho dù náo tới chỗ Hổ ca tôi cũng không sợ.Lộ Văn đứng bên người Nhạc Trọng không nhịn được mắng một tiếng:- Vô sỉ!Nữ hài khác không nghĩ tới Hứa Nguy cũng dám quang minh chính đại nói ra những lời như thế này.Sắc mặt Trì Dương lúc này nhìn Nhạc Trọng, trong mắt sát khí hiện ra.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương lắc đầu, bây giờ không phải là thời điểm trở mặt với Vương Quang Hổ.

Một khi động thủ thì cục diện của song phương là ngươi sống ta chết.Nhạc Trọng từ trong túi áo móc ra hai cái bánh quy áp súc, nhìn qua mẹ con Lý Huyên lãnh đạm nói ra:- Đây là hai cái bánh quy áp súc.

Tôi dùng hai cái này mua hai người!

Sau khi đi theo tôi thì tôi sẽ giúp các nàng sống sót, cũng không sợ chết đói.

Nguyện ý thì lấy, không thì thôi.Lý Huyên vội vàng bước lên tiếp nhận hai cái bánh quy áp súc của Nhạc Trọng, xem như bán mình và con gái cho Nhạc Trọng:- Tôi nguyện ý!

Tôi nguyện ý!Lý Huyên trước tận thế là cường nhân giỏi giang và kinh nghiệm phong phú, nàng nhìn thấy nhiều nữ hài xinh đẹp đi sau lưng Nhạc Trọng thế kia, bộ dáng dường như không có ăn chút khổ nào, đã biết rõ Nhạc Trọng tối thiểu nhất trong tận thế còn giữ được một tia tính người.Nhìn qua con vịt trong nồi lại bay mất, trong mắt Hứa Nguy hiện ra một tia oán độc, thấy bên người Nhạc Trọng có bạch cốt đang đứng, sau khi ném một câu ngoan thoại rồi rời đi.- Nhạc Trọng mày lợi hại, tao nhớ kỹ!Hứa Nguy vừa đi thì cái miệng nhỏ nhắn của San San cắn vào cái bánh quy.

Nàng tuổi còn nhỏ cũng đã biết rõ lương thực đạt được rất gian nan, tuy đã đói tới cực điểm, cũng không có thoáng cái ăn xon cái bánh quy áp súc.Trâu San San dùng bàn tay nhỏ bé đặt bên dưới khối bánh quy áp súc xuông, vừa ăn vừa duỗi bàn tay hứng lấy vụn rơi lả tả, vừa đáng yêu lại đáng thương.Ở trong thôn này cũng có chút người không có đi ra ngoài, mấy tiểu hài tử nhìn qua Trâu San San đang ăn bánh quy, trong mắt hiện ra ánh mắt vô cùng hâm mộ.Nhạc Trọng đi vào một gian phòng trước kia là một kho hàng, trong nhà kho lớn này có âm thanh nữ nhân rên rỉ, thút thít nỉ non cùng âm thanh nam nhân hứng phấn chửi bậy.Nghe được những âm thanh này Quách Vũ, Vương Lan hai nữ hiện ra thần sắc hoảng sợ.Đại cẩu tử nhìn qua ổ gà này, hắn lại mím môi nhìn qua Nhạc Trọng giải thích:- Chỗ đó là ổ gà!

Nữ nhân chỗ đó chỉ cần là thủ hạ của Hổ ca đều có thể tùy tiện chơi.Nhạc Trọng trực tiếp quay đầu nhìn qua nơi khác.

Lực lượng của hắn có hạn, bảo vệ người mình đã cố hết sức.

Trong lúc này chuyện gì xảy ra hắn cũng không biết.

Hắn sợ xảy ra chuyện gì thì khó mà trở tay kịp.Nhạc Trọng đi đến cuối thôn, chỉ vào một con sông đang chảy vào mương rãnh, nói:- Đại cẩu tử!

Bên kia không phải có sông sao?

Vì sao các người không bắt cá tôm trong đó.Trong sông nhỏ còn có cá có tôm, chỉ cần thôn dân động chút đầu óc thì tìm chút cá tôm là không thành vấn đề, như vậy mọi người sẽ có đồ ăn, chẳng phải cũng đỡ đói bụng sao?Đại cẩu tử cười khổ một tiếng nói:- Nhạc đại ca, chuyện này cũng có người nghĩ tới rồi.

Nhưng mà trong sông sau khi có tang thi xuất hiện, có hơn mười đầu cự mãng, một khi có người tiếp cận nhánh sông đó thì chúng sẽ lên bờ ăn người.

Đã có mười mấy người rơi vào trong miệng của cự mãng rồi.

Đến bây giờ nếu như không phải thật sự sống không nổi, không ai dám tiếp cận cái hồ đó.

Bọn người Hổ ca cũng từng chém giết cự mãng rồi, chết bốn người, sau đó bọn họ cũng buông tha chuyện vây giết mười con cự mãng.Nhạc Trọng hỏi:- Vậy các người lấy nước thế nào?Đại cẩu tử giải thích nói:- Bên cạnh nhánh sông này có nhiều khu nước cạn, chúng ta lấy nước từ chỗ nước cạn mà dùng.

Những chỗ nước cạn này cũng có tôm cá nhỏ, nhưng mà không ai dám xuống bắt cả, mỗi một lần đi múc nước đều là chạy.

Không dám ở lâu.Nhạc Trọng nhìn qua nhánh sông kia, suy nghĩ một hồi thì quay người trở vào trong thôn.

Mục tiêu hiện tại của hắn là lấy súng và đạn dược trong kho đạn, sau đó mang những nữ sinh Trương Lệ này đưa đến căn cứ người sống sót ở thành phố Lũng Hãi tìm người thân, không muốn lại phức tạp.- Trương Lệ, cô dẫn theo người đi nấu cháo đi, nhớ rõ phải đổ nhiễu nước đấy.Trở lại bên cạnh xe Đông Phong kilocalo, Nhạc Trọng nhìn qua Trương Lệ nói ra.Nói xong Nhạc Trọng nhìn qua đại cẩu tử nói ra:- Đại cẩu tử, anh đi thông tri người trong xem tại kktruyen.com thôn, tiểu hài tử từ mười sáu trở xuống có thể đi tới chỗ của tôi lĩnh cháo loãng.

Đàn ông và phụ nữ mỗi ngày có thể tới lĩnh cháo loãng một lần.

Nhớ rõ bảo bọn họ mang theo chén tới.Đại cẩu tử nghe vậy thì sững sờ, sau đó trên mặt hiện ra thần sắc vui mừng nhìn Nhạc Trọng không ngừng nói lời cảm tạ:- Cảm ơn!

Nhạc đại ca! !

Cám ơn!

Tôi thay mặt thôn dân cảm tạ ngài.

Ngài đúng là người tốt.Nói xong đại cẩu tử lại phóng nhanh vào trong thôn.Nhạc Trọng quyết định thì người trong đoàn xe không có ý kiến gì cả, bọn họ cùng đi tới nhìn thấy hài tử trong thôn quá đáng thương, so với tránh né chiến loạn chết nơi tha hương còn đáng thương hơn.Giống như một cơn gió, rất nhanh bọn họ trong thôn chạy nhanh như gió tới nơi này.Trì Dương nhìn những hài tử kia lãnh đạm nói:- Xếp thành hàng!

Không xếp hàng thì ra khỏi đoàn người, không được lĩnh cháo!

Mỗi người chỉ lĩnh được một chén, không thể lĩnh nhiều.

Nếu như lĩnh nhiều lần một khi bị phát hiện thì tiếp theo đứng có tới đây.Nghe Trì Dương nói thì những hài tử kia nhanh chóng xếp hàng, chỉnh tề không ai dám chen lấn hay nháo.

Mỗi người đi tới chỗ Trương Lệ lĩnh một chén cháo hoa, đều cẩn thận từng li từng tí uống cạn.

Thế đạo tàn khốc cho nên mỗi một hạt gạo đều vô cùng quý giá.- Mụ mụ, uống đi!Một tiểu hài tử chừng mười ba mười bốn tuổi một đường chạy chậm trở về trước một phụ nữ chừng ba mươi thiếu đói vàng vọt, đem chén cháo hoa cho phụ nữu này uống.- Tiểu Lỗi cũng uống!Vành mắt phụ nữ đỏ lên, ôm lấy đứa con hiểu chuyện của mình, cẩn thận uống một ngụm, nước mắt lả chả.Cảnh này làm người thấy cảm động.

Chương 71: Tiếu Minh.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrần Tứ dẫn mấy phần tử võ trang ăn lấy bánh bao trắng, nhìn thấy cảnh tượng này thì cười nhạo nói:- Thật là khờ!

Nhiều gạo như vậy đủ để chơi nữ nhân có tư sắc nhiều ngày.

Không ngờ hắn lại cho đám tiểu quỷ vô dụng này, quá ngu!Một gã phần tử võ trang bên người Trần Tứ lập tức vuốt mông ngựa, nói:- Đúng rồi!

Nhạc Trọng bổn sự không nhỏ, nhưng mà so với Tứ ca thì kém xa.Trần Tứ cất tiếng cười to:- Ha ha!Một gã phần tử võ trang bên người Trần Tứ nhìn qua Trần Tứ thì trong mắt hiện ra vẻ xem thường, sau đó ánh mắt phức tạp nhìn qua Nhạc Trọng.Trần Tứ nhìn qua thần sắc của tên phần tử võ trang này, mặt trầm xuống, lạnh lùng nói:- Tiếu Minh, hình như mày có dị nghị lời của tao đúng không?Tiếu Minh trẻ tuổi, huyết tính không mất, lương tâm chưa mất, nhịn không được thốt ra:- Tứ ca, Nhạc Trọng đang làm chuyện tốt.

Loại chuyện này cho dù ngài không đi làm, cũng không nên cười nhạo người ta.Trần Tứ mặt âm trầm, hắn âm dương quái khí nói:- Tiếu Minh, không nghĩ tới mày vẫn còn là một người cao thượng đấy!

Nếu như mày cao thượng như vậy, tại sao không đem lương thực của mày phân cho chúng đi.

Mày cao thượng như vậy thì sao cùng với bọn tạo đi chơi nữ nhân cơ chứ?Một tên phần tử võ trang bên cạnh nói:- Nó là thằng ngụy quân tử!- Đúng rồi!

Cũng phải, nó là ngụy quân tử.

Giả trang cái gì sói vẫy đuôi!Đám võ trang còn lại ào ào nói ra, cô lập Tiếu Minh.

Bọn chúng đã sớm không thuận mắt với thằng này lâu lắm rồi.Tiếu Minh mặt đỏ ngầu, hai đấm nắm chặt, cắn chặt hàm răng, yên lặng nhẫn nhịn dám bạn cô lập nhục mạ.

Hắn gia nhập thế lực của Vương Quang Hổ không có mục đích nào khác, chính là vì miếng cơm manh áo, vì sống sót.

Lương tâm của hắn còn chưa mắt, ở trong ổ gà, hắn đích xác là có cùng đám người khác tiến vào trong đó chơi nữ nhân.

Một mặt là hắn cần giải tỏa sinh lý, một mặt khác hắn cũng không muốn bị đồng bạn bài xích.Lý Tứ ở bên cạnh nhìn một hồi, tiến lên vỗ vỗ vai của Tiếu Minh nói:- Mọi người không nên ồn ào!

Đều là huynh đệ.

Tiểu Minh chẳng qua là nóng đầu mà thôi, Tiểu Minh nhanh tới xin lỗi mọi người, chuyện này cứ tính toán như vậy.

Xin lỗi, mọi người vẫn là hảo huynh đệ.Lý Tứ nói ra lời này thì những người khác câm miệng lại.Tiếu Minh cố nén khuất nhục, mặt đỏ ngầu nói:- Thực xin lỗi, Tứ ca!

Tôi sai rồi!Nếu Tiếu Minh muốn ở trong tiểu đội này nữa, hắn không thể vi phạm lời của Lý Tứ, nếu không hắn chỉ sợ sống không được bao lâu.- Ha ha!

Không có việc gì!

Mọi người vẫn là hảo huynh đệ.Lý Tứ vỗ vai của Tiếu Minh cười lớn một tiếng, nhưng trong lòng lại phán tử hình với Tiếu Minh, chuẩn bị tìm cơ hội giết chết Tiếu Minh.

Đi ra ngoài tìm vật tư là chuyện vô cùng nguy hiểm, mỗi một lần đều có người chết khi tìm kiếm vật tư, với tư cách đội trưởng, Lý Tứ muốn âm chết một người đúng là quá đơn giản rồi.Quách Vũ đi đến bên người Nhạc Trọng, do dự một hồi mới nhỏ giọng hỏi:- Chủ nhân, ngài vừa rồi bảo Trì Dương đuổi những đứa bé kia đi.

Vì cái gì hiện tại còn phát cháo miễn phí cho bọn họ?Những người chung quanh Nhạc Trọng đều vãnh tai lên lắng nghe.

Hiện tại bọn họ đã cảm nhận được tính trọng yếu của vật tư, bọn họ cũng nhìn qua Nhạc Trọng bình thường lãnh khôc lại phát cháo miễn phí cho những đứa bé kia.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi đuổi bọn chúng đi là vì tôi không thích bị người ta áp chế.

Về phần tại sao lại phát cháo miễn phí cho bọn họ, đó là tôi muốn cho bọn họ ăn, chỉ đơn giản như vậy thôi.Nghe x e m ,onlin.e. tại k ktruy en.co m- Nhạc Trọng nói vậy thì Quách Vũ như có điều suy nghĩ.Kỷ Thanh Vũ đi đến bên người Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, vật tư của chúng ta không nhiều lắm.

Để cho tôi đi tìm vật tư đi.Nhạc Trọng nhìn qua cặp mắt thanh tịnh của Kỷ Thanh Vũ, trầm mặc một hồi nói:- Tôi, Lộ Văn, Trần Dao cùng cô sẽ đi.

Trì Dương, anh và Vương Song ở chỗ này trông coi.Nhạc Trọng vốn muốn cho Trì Dương cùng đi ra chiến đấu, càng chiến đấu thì bọn họ càng tiến hóa nhanh, trở nên mạnh mẽ.

Nhưng mà Kỷ Thanh Vũ lúc này chỉ mới đẳng cấp 8, chỉ kém hai cấp là lên cấp 10, thực lực có thể phát sinh biến hóa đột nhiên tăng mạnh.

Sau cấp 10 và trước cấp 10 thì khác nhau hoàn toàn.

Thăng cấp đến cấp 10 thì có được một điểm kỹ năng cường hóa kỹ năng.

Nhạc Trọng cường hóa triệu hoán đặc chủng khô lâu thì xương cốt của nó ngay cả súng đạn cũng không xuyên thủng nổi, đồng thời sức chiến đấu cũng phát sinh cực biến hóa lớn.

Nếu là Nhạc Trọng không có thăng cấp đến 10 trước kia, một vòng súng trường quét sắc, cái kia bạch cốt tuyệt đối cũng bị đánh cho xương cốt sụp đổ vỡ vụn.Nghe được Nhạc Trọng an bài thì Kỷ Thanh Vũ không có dị nghị gì, nàng xác thực có cảm giác gấp gáp muốn trở nên mạnh hơn.

Lúc trước nàng cùng Nhạc Trọng vừa mới gặp mặt, nếu không phải tính sức chiến đấu của bạch cốt thì sức chiến đấu của Nhạc Trọng còn dưới nàng.

Chỉ có điều Nhạc Trọng nhiều lần chiến đấu vào sinh ra tử, thực lực đã vượt qua xa nàng, trong nội tâm nàng cũng có một chút cảm giác phức tạp.Trì Dương cũng gật gật đầu.Nhạc Trọng nhìn qua đại cẩu tử:- Đại cẩu tử, ngươi đối với nơi này rất quen thuộc.

Ngươi theo chúng ta cùng đi!

Tìm được vật tư cũng sẽ biết phân ngươi một phần.Đại cẩu tử hưng phấn nói ra:- Vâng!

Nhạc ca!Trên người Nhạc Trọng mang theo một khẩu súng tiểu liên 79, bên hông còn vác gai độc, ba thanh Phảng Chế Đường Đao, bên người còn có đặc chủng khô lâu bạch cốt đi theo.

Xem xét thực lực là mạnh nhất, tuy bên ngoài có nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, có thể theo chân người mạnh như vậy tìm vật tư, đại cẩu tử vẫn nguyện ý vật lộn độ sức với tang thi.An bài thỏa đáng, lại cho người đi thông báo Vương Quang Hổ một tiếng, Nhạc Trọng dẫn theo mọi người lái xe rời đi.Xe tải lớn được đại cẩu tử chỉ vào một con hẻm nhỏ, xe hành tẩu không lâu, ở xa xa xuất hiện từng gian nhà xinh xắn.Đại cẩu tử chỉ vào chung quanh và giới thiệu cho Nhạc Trọng nói:- Nơi này là Ma Sơn Thôn, ở gần là Thanh Lý Thôn được Hổ ca dẫn người thanh lý qua một lần, chỉ còn lại Ma Sơn Thôn.

Trong Ma Sơn Thôn này nghe nói tang thi biến dị tốc độ so với tang thi bình thường nhanh hơn nhiều.

Bọn người Hổ ca ở Ma Sơn Thôn này chết vài người, nếm mùi thất bại nên không tới đây nữa.Nhạc Trọng nhìn qua hoàn cảnh im ắng chung quanh, nói:- Tôi biết rõ!

Đỗ xe!Trần Dao lập tức dừng xe lại.Nhạc Trọng thả người nhảy xuống xe, lại nhìn qua trái phải.Đại cẩu tử cũng bò từ trong xe xuống, có chút khó hiểu nói:- Nhạc ca, còn chưa tới thôn mà?Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Vào thôn tử sẽ phiền toái!Đây là đường nhỏ, Đông Phong kilocalo bị hạn chế cơ động.

Nếu như gặp được kẻ săn thú nhanh nhẹn, quái vật cường đại thì hành động bị hạn chế trong xe, chỉ có đường chết.Kỷ Thanh Vũ cũng cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay nhảy ra khỏi xe, thập phần cảnh giác nhìn qua cảnh vật chung quanh.

Chương 72: Thú biến dị.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrần Dao cũng từ trong xe nhảy xuống, đi theo bên người Kỷ Thanh Vũ.Nhạc Trọng xung trận xông lên trước, đi về hướng Ma Sơn Thôn bên kia.Nhạc Trọng dẫn theo mọi người đi vào hướng Ma Sơn Thôn, từ trong một góc có một đầu S1 giống như tia chớp xông về phía Nhạc Trọng.- Coi chừng!

Nhạc ca!Nhìn thấy đầu S1 đột nhiên nhảy ra, trong nội tâm đại cẩu tử dường như tràn ngập kinh hãi lớn, lớn tiếng kêu lên.

Tốc độ của đầu S1 này vượt xa những tang thi mà hắn biết, nếu đổi lại là hắn tuyệt đối không tránh được một trảo qua S1.Đầu S1 kia vọt tới trước người Nhạc Trọng thì hắn tiện tay vung đao chém một cái, một ánh đao lạnh lẽo xẹt qua thân thể của S1 một cái, đầu S1 kia ở giữa không trung bị chém thành hai đoạn, máu đen văng khắp nơi, ruột hư thối đổ xuống.- Thật là lợi hại!Nhìn thấy Nhạc Trọng hời hợt như thế chém giết đầu S1 kia, con mắt đại cẩu tử lúc này nhìn thẳng.

Hắn lần đầu tiên nhìn thấy người lợi hại như vậy.Tang thi trong thôn bị chiến đấu làm kinh động, tất cả tang thi từ trong thôn lung la lung lay đi tới, hình thành thi đàn quy mô nhỏ, hướng bọn người Nhạc Trọng đi tới.Số lượng thi đàn này có chừng một trăm đầu, trong đó có hai đầu S1, ba đầu L1.- Nhạc ca, Nhạc ca!

Chúng ta trốn đi!Thi đàn hơn một trăm tang thi trong mắt người bình thường là cực kỳ đồ sộ, đại cẩu tử nhìn thấy thi đàn cao hơn một trăm đầu sợ tới mức chân cũng mềm ra, nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói.Trong mắt đại cẩu tử thì Nhạc Trọng dù lợi hại thế nào cũng không thể giải quyết được một trăm đầu tang thi.Nhạc Trọng không quan tâm tới đại cẩu tử mà nhìn qua thi đàn, nhìn qua Trần Dao nói ra:- Trần Dao!

Cô bắt lấy một đầu L1!Uy lực ma pháp cảu Trần Dao cực lớn, nhưng nguồn : kktruyen.com mà số lần thi triển ma pháp cũng có hạn, bởi vậy chỉ khi cho nàng săn giết những tang thi mạnh mẽ đẳng cấp cao mới tốt.

Cho nàng dùng ma pháp chém giết tang thi bình thường chính là lãng phí.

Trần Dao phát động kỹ năng, trong miệng bắt đầu ngâm xướng chú văn huyền ảo, một ma pháp trận lăng không hiện ra trước ngón tay của nàng, một đoàn hỏa diễm nguyên tố bắt đầu ngưng tụ trong ma pháp trận.Trần Dao thi triển một ma pháp cần tiêu hao nhiều thời gian, nhiều chuẩn bị, hai đầu S1 đã vọt tới trước người của Nhạc Trọng.Đúng lúc này Kỷ Thanh Vũ phát động kỹ năng gia tốc, thân thể của nàng như quỷ mị hiện ra trước người của S1, một đạo kiếm quang quỹ tích huyền ảo chém lên đầu lâu của S1, đem đầu của S1 chém bay lên cao cao.Một đầu S1 khác thừa cơ Kỷ Thanh Vũ bay lên thì bổ nhào qua, một trảo chộp về phía Kỷ Thanh Vũ.Sau khi đầu S1 kia sắp bắt được Kỷ Thanh Vũ thì Nhạc Trọng bước lên một bước ngăn cản trước người của Kỷ Thanh Vũ, một đao trực tiếp chém đầu S1 kia thành hai đoạn, máu đen văng khắp nơi.Nhạc Trọng thay đổi trang phục phòng hộ cấp 3, thực lực đạt được gia tăng thật lớn, cho dù hắn không có sử dụng bất cứ kỹ năng nào thì hắn nhanh nhẹn cũng đã so được với S1.Mặt khác một bên đặc chủng khô lâu Bạch Cốt của Nhạc Trọng giống như một chiếc xe tăng hạng nặng lao thẳng vào trong hơn trăm đầu tang thi bình thường, Bạch Cốt huy động búa lớn chém giết tất cả tang thi.

Những tang thi kia vừa tiếp cận Bạch Cốt đã bị nó chém bay đầu, có tang thị bị chém mấy đoạn, tứ chi rơi xuống đất.Rốt cuộc Trần Dao cũng thi pháp hoàn tất, một đoàn tiểu hỏa cầu từ trong ma pháp trận kia bay tới đầu lâu của con L1 kia, oanhtiếng thì đầu lâu của L1 trực tiếp bị đánh bay.Một đoàn linh qung lớn tiến vào trong cơ thể Trần Dao, trên gương mặt của nàng lập tức vui mừng hét lến, nàng lúc này tấn cấp từ cấp 3 lên cấp 5.Quái vật càng cường hãn thì linh quang người của quái vật đó càng mạnh, linh quang trong người của tang thi bình thường cực nhỏ.

Săn bắn tang thi cao cấp mới là cách tăng cấp thật nhanh.Kỷ Thanh Vũ chém giết một đầu S1 cũng đã tấn chức lên cấp 9, thân ảnh của Kỷ Thanh Vũ chớp động mấy cái đã nhảy vào trong đám tang thi, thừa cơ Bạch Cốt hấp dẫn đám tang thi thì huy động Phảng Chế Đường Đao chém giết đám tang thi trong đó, nàng giống như một nữ võ thần chém giết kẻ địch.

Trong thi đàn còn sót lại hai đầu L1 cũng bị Kỷ Thanh Vũ một đao chém giết.Kỷ Thanh Vũ trước tận thế chính là cao thủ kiếm thuật đấy, sau tận thế thì năng lực của nàng cường đại hơn.

Trước kia chiến đấu với L1 xuất hiện nguy cơ là bởi vì vũ khí trong tay của nàng quá kém, nhưng mà sau khi có được Phảng Chế Đường Đao thì L1 hành động ngu ngốc căn bản không phải là đối thủ của nàng.Nhạc Trọng cũng bước chậm tới bên người Kỷ Thanh Vũ, thỉnh thoảng huy động một đao chém giết những tang thi bình thường.

Lúc này chém giết tang thi bình thường đối với Nhạc Trọng mà nói hiệu quả tiến hóa quá kém, dùng đẳng cấp của hắn phải chém giết mấy trăm đầu tang thi bình thường mới có thể tăng lên một cấp.- Thật là lợi hại!

Quá lợi hại, không ngờ bọn họ lại có được năng lực như thế này, thật sự là quá lợi hại.

Trách không được ngay cả Hổ ca cũng phải lau mắt mà nhìn với bọn họ.Đại cẩu tử nhìn thấy Nhạc Trọng, Bạch Cốt, Kỷ Thanh Vũ ba người chém giết những tang thi bình thường như chém rau thái dưa thì trong mắt hiện ra thần sắc khó tin nổi.Thi đoàn ở Ma Sơn Thôn này, Vương Quang Hổ cũng không dám dễ dàng trêu chọc, nhưng mà chúng lại bị ba người Nhạc Trọng dễ dàng giải quyết, chuyện này làm cho đại cẩu tử hiểu hơn về thực lực của ba người Nhạc Trọng.Mắt thấy những tang thi bình thường bị ba người Nhạc Trọng giết sạch, đột nhiên lúc này trên nóc một gian phòng có một đạo thân ảnh giống như báo săn lao thẳng về phía của Kỷ Thanh Vũ.Kỷ Thanh Vũ lúc này mới chém giết tang thi xong nên rất cao hứng, thân người đang ở trong thi đàn, căn bản không có khả năng né tránh được thân ảnh có tốc độ còn cao hơn cả S1.Nhạc Trọng đứng bên người Kỷ Thanh Vũ lúc này cũng bước lên một bước đá vào tang thi bên người Kỷ Thanh Vũ, một đao chém vào thân ảnh đang lao thẳng về phía Kỷ Thanh Vũ.Thời điểm Nhạc Trọng sắp chém trúng thân ảnh kia thì một móng vuốt đánh vào trên Phảng Chế Đường Đao của Nhạc Trọng, sau đó mượn lực nhảy lên cao cao, nhảy lên một nóc nhà bên cạnh.Nhạc Trọng tập trung nhìn vào,chỉ thấy thân ảnh đang ở trên nóc nhà kia giống như lão hổ, hình dáng đặc thù nhưng mà chính là một con quái vật.- Quái vật mèo biến dị cấp 15!

Đây là mèo nhà bị lây nhiễm virus, trong cơ thể gien biến dị hình thành quái vật.

Có tiềm lực tiến hóa rất lớn.

Hành động cực kỳ nhanh nhẹn!Kỷ Thanh Vũ lui về phía sau vài bước, từ trong thi đàn lao ra ngoài, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mèo biến dị trên nóc nhà kia.Tang thi bình thường đối với Kỷ Thanh Vũ hiện tại thì uy hiếp nhỏ nhất, nhưng nếu như đang chiến đấu với tang thi mà mèo biến dị đột kích thì nàng không ứng phó được, không cẩn thận sẽ bị rạch dách da, nàng cũng sẽ bị biến thành tang thi.

Chương 73: Thao túng súng ốngChỉnh sửa : kktruyen.comBạch Cốt lẻ loi một mình huy động búa lớn chém giêt tang thi còn sót lại, tất cả tang thi đều bị chém giết dễ dàng.Trên nóc nhà con mèo biến dị kia quan sát Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ liếc, dường như cảm giác con mồi không dễ chọc, nhảy lên mấy bước và bay ra những nóc nhà khác.Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ hai người còn chưa kịp buông lỏng một hơi, bên ngoài thôn có âm thanh chấn động như gót sắt nện xuống đất.Hai con trâu bình thường dáng người to lớn, sừng trâu vừa nhọn vừa dài, hai mắt đỏ thẫm xông về phía Nhạc Trọng bên này.- Quái vật trâu biến dị cấp 17.

Không có kỹ năng đặc thù!- Trần Dao, đại cẩu tử, nhanh trốn đi!Nhạc Trọng hét to một tiếng, hắn gỡ súng tiểu liên 79 ở trước ngực bắn về hai con trâu biến dị ở xa xa.Nhạc Trọng tài bắn súng tuy không được, nhưng mà thân thể hai con trâu biến dị quá khổng lồ, một viên đạn trúng lên người con trâu và có lỗ máu xuất hiệnNhững quái vật biến dị này không có mất đi cảm giác đau đớn như tang thi, hai con trâu bị Nhạc Trọng bắn trúng thì tức giận lên, chúng bỏ qa đại cẩu tử cùng Trần Dao là hai mục tiêu nhỏ yếu, điên cuồng xông về phía Nhạc Trọng, tốc độ có thể so sánh với tuấn mã cao cấp.Nhạc nguồn : k,k.tr u y e n-.-c.o,m Trọng nhìn qua hai con trâu biến dị xông về phía hắn, trong mắt hàn quang lóe lên, thời điểm hai con trâu xuất hiện ở trước người thì phát động kỹ năng Ảnh Bộ, hắn nhanh nhẹn né qua một bên.Tốc độ hai con trâu biến dị ở trong mắt của Nhạc Trọng trở nên chậm chạp hơn rất nhiều, súng gai độc của hắn nhắm vào đầu con trâu mà bóp cò.Nương theo hai tiếng vang cực lớn, đầu của hai con trâu này bị xuyên thủng một lỗ máu, chúng mang theo quá tính cường đại đụng vào một gian phòng, xông vào trong phòng mới ngã xuống chết đi.Viên đạn của súng gai độc là đạn đặc thù, sau khi tiến xúc vào mục tiêu thì lập tức bộc phát xuyên thấu, đồng thời còn có nổ mạnh, uy lực cực kỳ cường hoành.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 17.

Đạt được hai điểm cường hóa, xin ngài phân phối.Sau khi hai con trâu biến dị cấp 17 ngã xuống đất, hai luồng linh quang từ trong cơ thể của chúng bay vào người của Nhạc Trọng, âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu của hắn.- Một điểm nhanh nhẹn!

Một điểm thể lực!Nhạc Trọng nhanh chóng đưa ra lựa chọn.Võ công trong thiên hạ duy nhanh không phá.

Nếu tốc độ của hắn nhanh tới cực điểm cũng cực kỳ đáng sợ.

Nếu như Nhạc Trọng sử dụng kỹ năng Ảnh Bộ mà không có nhanh nhẹn cũng không có dễ dàng đánh chết hai con trâu biến dị cấp 17 như vậy.Tiêu diệt hai con trâu biến dị xong, Nhạc Trọng đi đến bên người hai con trâu biến dị này, nhìn qua hai cái sừng sắc nhọn trên đầu của trâu biến dị, trong nội tâm hơi động một chút, hắn đi qua dùng Phảng Chế Đường Đao bắt đầu cắt sừng trâu biến dị xuống.Da của trâu biến dị cực kỳ cứng cỏi, Phảng Chế Đường Đao cắt vào cũng phai thập phần cố hết sức.

Cắt một hồi lâu Nhạc Trọng mới móc hai cái sừng trâu biến dị xuống.Cũng như sừng trâu bình thường nhưng sừng trâu này dài tới một mét, hơn nữa còn có nón trụ, giống như trời sinh đã là trường thương.Nhạc Trọng cầm một cái sừng trâu trong tay, lại đâm và da trâu biến dị, thập phần dễ dàng xuyên thủng da mà Phảng Chế Đường Đao khó có thể phá vỡ được.- Sừng trâu biến dị!

Tài liệu chế tác binh khí.

Cần có chú tạo sư chuyên trách trải qua hệ thống thần ma đào tạo mới có thể chế tạo binh khí.- Đây là ý gì?Nhạc Trọng khẽ chau mày, cầm lấy một cái sừng trâu đi vài bước đâm vào trong đầu mười tang thi còn sót lại, tiện tay đâm một cái thì sừng trâu biến dị đâm dễ dàng như đâm vào đậu hủ.Sừng trâu biến dị dù Nhạc Trọng cầm trong tay không phải binh khí, cũng không có linh quang bay ra ngoài.- Xem ra không sử dụng binh khí trong hệ thống thần ma săn giết tang thi, quái vật thì không nhận được cường hóa.Nhạc Trọng theo trong nội tâm sinh ra một tia hiểu ra.Nhạc Trọng tiện tay mang cái sừng trâu biến dị bỏ vào trong ba lô sau lưng, không có chế tạo sư chuyên trách, sừng trâu biến dị cùng lắm chỉ là thứ sắc bén mà thôi.Không còn dị thú quấy nhiễu, những tang thi còn lại bị Kỷ Thanh Vũ cùng Bạch Cốt chém giết sạch sẽ.Nhạc Trọng cũng bắt đầu quét dọn chiến trường.

Trong hơn một trăm đầu tang thi kia cũng chỉ có vài đầu tang thi tiến hóa mới cống hiến ra hộp báu màu trắng, tang thi bình thường chỉ có sinh tồn tệ mà thôi.Hai đầu trâu biến dị bị Nhạc Trọng giết chỉ tuôn ra quyển sách kỹ năng và hai trăm sinh tồn tệ.- Sách kỹ năng cấp 2: thao túng súng ống.

Miêu tả kỹ năng: bản kỹ năng này là kỹ năng bị động.

Sau khi học tập kỹ năng này ngài sẽ có kỹ năng súng ống giống như binh sĩ trải qua đào tạo kỹ lưỡng.

Nếu như ngài là người vốn thập phần am hiểu súng ống, học tập bản kỹ năng này thì khả năng thao túng súng ống tăng lên một bậc.Nhạc Trọng nhìn qua bản sách kỹ năng thao túng súng ống, trong mắt hiện lên một tia nóng rực, không nói hai lời học kỹ năng này.- Kỹ năng tốt!

Đây là kỹ năng mình cần.Nhạc Trọng trong thần điện chuyển chức muốn trở thành binh sĩ chính là nhìn trúng kỹ năng thao túng súng ống này.

Về sau trông thấy ám kỵ sĩ thích hợp hơn hản thì hắn mới chuyển chức trở thành ám kỵ sĩ, lúc này thậm chí có sách kỹ năng như vậy hiện ra trước mắt của hắn, hắn tuyệt đối không có đạo lý không học.Một đạo hắc sắc quang mang hiện ra, một phù văn hình cây súng ngưng tụ trong thức hải của Nhạc Trọng.Phù văn vừa hình thành thì những cảm ngộ thao túng súng ống tryền vào trong người Nhạc Trọng, hắn vuốt vuốt súng tiểu liên 79 trong tay, hắn giống như đã sử dụng súng tiểu liên này từ lâu năm rồi, tùy thời đều có thể tháo ra ráp lại lần nữa.Đợi tới khi bình tĩnh lại thì đại cẩu tử mới cùng Trần Dao cùng đi qua bên này.Nhìn thấy hài cốt tang thi trên đất, đại cẩu tử có chút muốn ói ra.

Hắn lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tang thi như vậy bị người ta chém giết.Trần Dao ngược lại không có quá nhiều phản ứng, nàng đi theo Nhạc Trọng săn giết thi đàn quy mô lớn, đối với hài cốt tang thi đầy đất đã thấy nhiều.Nhạc Trọng nhìn đại cẩu tử, thản nhiên nói:- Đại cẩu tử!

Đi theo tôi tìm vật tư trong thôn này, anh chuyển chúng lên xe vận tải, tôi cho anh một phần năm.Trong mắt đại cẩu tử hiện ra thần sắc vui sướng không gì sánh kịp, hắn tràn ngập kinh hỉ lớn tiếng đáp:- Vâng!

Nhạc ca!Vốn đại cẩu tử dẫn đường cũng chỉ được cho hai ba cái màn thầu mà thôi, hiện tại Nhạc Trọng thoáng cái bảo hắn vận chuyển vật tư và cho tới một phần năm, lúc này toàn bộ tích cực trong lòng của hắn bạo phát, hắn hận không thể móc tim của mình tỏ vẻ trung thành với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mang theo Bạch Cốt cẩn thận từng li từng tí đi điều tra từng phòng, trong thôn này xuất hiện trâu biên dị, mèo biến dị là những sinh vật cường hoành, nếu như số lượng sinh vật biến dị nhiều hơn nữa, cho dù là Nhạc Trọng cũng phải chạy chối chết.Ma Sơn Thôn bị phá hủy nghiêm trọng, bị tang thi tiến hóa chiếm giữ cả thôn, bởi vậy không có người nào còn sống sót, vật tư bên trong càng phong phú.

Chương 74: Tất cả đều có tâm tưChỉnh sửa : kktruyen.comTừng túi gạo, thịt khô, lạp xưởng, khoai tây, đồ uống cái gì cần cũng có, Nhạc Trọng còn trong biệt thự xa hoa tìm thấy một cái laptop sử dụng điện mặt trời.Sau khi nhét đầy chiếc Đông Phong kilocalo thì Nhạc Trọng lúc này mới thỏa mãn rời khỏi Ma Sơn Thôn.- Trở về!- Bọn họ trở về!Nhạc Trọng lúc điều khiển chiếc Đông Phong kilocalo về tới Trường Quang Thôn, cả Trường Quang Thôn lập tức sôi trào lên, cơ hồ toàn bộ người trong thôn đều đi qua.- Thật là lợi hại!

Đều tràn đầy!- Nhiều vật tư như vậy bọn họ lấy từ đâu?Người sống sót trong Trường Quang Thôn lúc này ánh mắt chờ mong nhìn qua chiếc xe Đông Phong kilocalo, trong mắt tràn ngập hâm mộ cùng ghen ghét.

Ánh mắt những phần tử vũ trang vây quanh cũng hồng lên.Hiện tại vật tư cực độ khan hiếm, một cái màn thầu có thể ngủ với nữ nhân cả đêm.

Mà vật tư trên xe là khái niệm gì thì những phần tử vũ trang dưới trướng Hổ ca đều biết rõ, nếu mỗi lần đi ra ngoài tìm kiếm vật tư thì vận khí tốt chỉ tổn thất hai ba huynh đệ là điều rất may mắn rồi.

Nếu vận khí không tốt thì tay không mà quay về.

Hiện tại Nhạc Trọng chỉ dẫn bốn người đi ra ngoài, có một phế nhân được công nhận là đại cẩu tử đã có thể lấy được vật tư, Nhạc Trọng có thực lực thế nào cũng hiểu rõ.Xe Đông Phong kilocalo dừng lại trên quảng trường.Sau khi xuống xe Nhạc Trọng nhìn qua đại cẩu tử nói ra:- Dựa theo ước định, anh đi lấy vật tư của mình đi.- Cảm ơn Nhạc ca!

Cám ơn Nhạc ca!Đại cẩu tử mặt mũi tràn đầy thần sắc vui mừng, cúi đầu khom lưng nói ra, thập phần nhanh nhẹn bò lên trên xe Đông Phong kilocalo lấy vật tư thuộc về hắn.- Chuyện xảy ra chính là như vậy!Trong tòa biệt thữ xa hoa nhất trong thôn, Trần Tứ thành thành thật thật nhìn qua Vương Quang Hổ báo cáo.Lúc này trong phòng khách biệt thự có bốn thủ lĩnh của Trường Quang Thôn đang ngồi.Vương Quang Hổ trầm ngâm một hồi, nhìn qua Trần Tứ nói ra:- Mày đi xuống đi.Vương Quang Hổ nhìn qua ba người còn lại.- Các người thấy thế nào?- Hổ ca, Nhạc Trọng thực lực quá mạnh mẽ.

Lại để cho hắn sống ở chỗ này, nói không chừng ngày nào đó hắn sẽ giết sạch chúng ta, đoạt vị trí của chúng ta.

Nên để cho hắn rời đi.

Hổ ca!Trương Tường mặt âm trầm nói.

Hắn đối với Nhạc Trọng tràn ngập kiêng kị cùng đố kỵ.

Ma Sơn Thôn thì hắn cũng biết, Vương Quang Hổ trước đó lần thứ nhất mang theo hai mươi mấy phần tử võ trang đi tới nơi này tìm kiếm vật tư, hao phí không ít đạn dược, chết mấy người mà không vào được thôn.Lôi Chấn im lặng không nói, ánh mắt chớp động không biết đang suy nghĩ cái gì.Trần Ngôn trầm tư một hồi, mới chậm rãi nói ra:- Thực lực của Nhạc Trọng rất mạnh.

Nhưng mà tâm của hắn không ở nơi này, đối với chúng ta không tạo thành uy hiếp gì.Vương Quang Hổ bất động thanh sắc nói ra:- Tôi biết rõ!

Tường tử, anh chuẩn bị một chút, ngày mai mang mấy người đi Ma Sơn Thôn tìm kiếm vật tư.

Vật tư một thôn làng không chỉ có một xe.Trương Tường đại hỉ nói:- Cảm ơn Hổ ca!Thôn làng đã thanh lý tang thi chính là khối thịt mỡ lớn, mặc người chém giết.

Chỉ cần lái xe đi qua thì bình thường sẽ kéo nhiều vật tư về, là chuyện dễ làm nhất.Cho Trương Tường một công việc béo bở, bốn người lại thương nghị thêm vài chuyện, Trương Tường cùng Trần Ngôn chợt rời khỏi gian phòng biệt thự.- Hổ ca, tại sao lại cho Trương Tường một công việc béo bở như vậy, để cho tôi đi làm không tốt sao?Trương Tường đi rồi, Lôi Chấn nhịn không được đặt câu hỏi.Lôi Chấn cùng Vương Quang Hổ có quan hệ hơn xa Trần Ngôn, Trương Tường cùng Vương Quang Hổ có quan hệ thân mật, Lôi Chấn mới thật sự là tâm phúc của Vương Quang Hổ đấy.Vương Quang Hổ khẽ mĩm cười nói:- Khối thịt mỡ Ma Sơn Thôn cho hắn đi, kho súng ống đạn mới là quan trọng, hắn đừng nghĩ dính vào.Lôi Chấn lúc này mới chợt hiểu cười nói:- Hổ ca cao minh!Thế giới đã biến dị, trong thế giới này quả đấm lớn mới là lão đại, nắm giữ súng ống đạn dược chính là nắm giữ thực lực cường đại, nắm quyền lợi.

Vương Quang Hổ có thể trở thành lão đại của Trường Quang Thôn cũng bởi vì hắn nhiều người, nhiều súng, nhiều đạn.- Nếu Lôi Chấn có một nửa thực lực của Nhạc Trọng thì quá tốt!Vương Quang Hổ nhìn qua Lôi Chấn, trên mặt cười khẽ, nhưng mà trong lòng thì cảm thán.

Trong tâm của hắn có chí lớn, thế giới vừa loạn thì quan sát thiên hạ.

Thực lực Nhạc Trọng cường hoành, hắn cũng không sợ chút nào, hắn vẫn muốn mời chào vào dưới trướng.

Nếu chỉ là người bình thường thì đời nào hắn tặng tiểu loli Quách Vũ cho chứ.- Móa!

Tên khốn kia vẫn đề phòng tao!

Muốn độc chiếm súng ống đạn trong kho đây mà.Vừa vào tới gian phòng của mình, đừng nhìn hắn chỉ biết chém chém giết giết, không có gì tâm cơ, trên mặt Trương Tường lúc này tái nhợt, hai đấm của hắn nắm chặt, trong mắt chớp động tức giận.Trương Tường thật vất vả mới đè nén lửa giận trong lòng, tự mình an ủi:- Trương Tường, mày phải nhịn xuống!

Bây giờ không phải là thời cơ, muốn giết chết Vương Quang Hổ chắc chắn sẽ có cơ hội.Trương Tường đè lửa giận trong lòng, quát lạnh nói:- Tử Vi, đi ra!Một nữ nhân ăn mặc áo da màu đen cổ rộng, lộ ra rất nhiều da thịt tuyết trắng, dáng người đầy đặn, có một đầu tóc đen, mang trên cổ khóa cổ của chó vô cùng xinh đẹp đi ra, lúc này leo lên người của Trương Tường.- Chó cái đáng giận chết tiệt!

Lại tới ngày rồi!Trương Tường nhìn qua nữ nhân xinh đẹp này, trong mắt hiện ra vẻ tàn nhẫn, nắm tóc của nữ nhân này, cởi quần của mình ra, thoáng cái đâm vào trong miệng nữ nhân này.Trong mắt của nữ nhân xinh đẹp này hiện ra một tia khuất nhục, lại không dám có phản kháng, ngược lại trung thực phục phục thị Trương Tường.Mà ở bên quảng trường, người sống sót trong Trường Quang Thôn lúc này nhìn thấy Nhạc Trọng mang theo thắng lợi trở về, tràn ngập hâm mộ cùng ghen ghét.Nếu không phải bên người Nhạc Trọng có Quách Vũ thanh thuần dáng người vũ mị đang đứng, Kỷ Thanh Vũ oai hùng suất khí xinh đẹp và các nữ sinh như hoa, những nữ nhân trong Trường Quang Thôn thậm chí tiến lên cầu xin Nhạc Trọng rồi, dùng thân thể của mình đổi lấy một lần cơm no.Nhạc Trọng nhìn qua những người sống sót vây lại, mở miệng nói ra:- Tôi cần người giúp tôi thanh lý những xe cộ trên đường cao tốc, tôi sẽ phục trách quét sạch tang thi.

Ai nguyện ý đi thì ra sức, buổi tối hôm nay tôi sẽ cho nửa cân gạo.- Tôi đi!- Tôi đi!

Nhạc Trọng ca!

Tôi đi!

Chọn tôi đi!- Để cho tôi đi!"..."

Những d o wnloa d. .ebo ok m.ớ i nhấ t t,ại -kk t r.u ye-n.c om lời này làm cho người sống sót trong Trường Quang Thôn cảm thấy có hy vọng.

Cơ hồ tất cả mọi người ở phía sau nhìn qua Nhạc Trọng kêu lên.

Tràng cảnh nhiệt tình này làm cho Trương Tâm, Trần Dao chư nữ đều bị giật mình, các nàng được sự bảo vệ của Nhạc Trọng cho nên không có chịu khổ, những nữ hài này không nghĩ tới vì nửa cân gạo mà người ta nhiệt tình như thế.- Yên tĩnh!Nhạc Trọng quát.Nhất thời toàn trường yên tĩnh, những người sống sót đều sợ làm cho Nhạc Trọng tức giận mà không được phân công làm công việc hấp dẫn này.

Chương 75: Lộ VănChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi chỉ người nào thì người đó bước lên xe này, đi với tôi thanh lý con đường.Nói xong Nhạc Trọng bắt đầu chỉ người.Người được Nhạc Trọng chỉ thì ô cùng hưng phấn đi lên xe, rất nhanh một chiếc xe buýt an vị đầy người của Trường Quang Thôn.- Van cầu ngài cho tôi đi đi, tôi sẽ cố gắng làm việc!Một nữ nhân chừng ba mươi tuổi đi tới bên người Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn nói.

Nửa cân gạo đối với nàng mà nói cực kỳ trọng yếu.Nhạc Trọng nhướng mày, lạnh giọng nói:- Tránh ra!Trường Quang Thôn có hơn hai trăm người sống sót, nếu Nhạc Trọng cho không thì nơi này sẽ như ong vỡ tổ tới cầu xin vật tư.

Hai xe Đông Phong kilocalo thoạt nhìn chở rất nhiều vật tư, nhưng nếu như cung ứng cho hai trăm người thì căn bản không cách nào chống bao lâu.Nữ nhân kia muốn vì sống sót mà cầu xin hắn, Bạch Cốt cầm búa lớn trong tay đi tới, giơ búa lớn lên cao cao, ma hỏa linh hồn trong mắt của nó chớp động, lạnh lùng quan sát nữ nhân kia.Nữ nhân kia bị Bạch Cốt nhìn mà sợ hãi, sợ tới mức lui về phía sau vài bước, ngã nhào trên đất.- Lái xe!Nhạc Trọng quay người đi lên xe tải, nhìn qua Vương Song ra lệnh.Vương Song nhanh chóng lái xe chở Nhạc Trọng chạy ra bên ngoài.Những người không được Nhạc Trọng chọn thì ánh mắt trông mong nhìn qua xe tải, trong mắt tràn ngập hâm mộ và ghen ghét những người được Nhạc Trọng chọn.Dưới sự nổ lực của nhiều người, con đường đi thông tới thành phố Lũng Hãi đã được thu dọn sạch các chiếc xe cản đường, xe bị vứt đi được tháo xăng ra.

Nhạc Trọng cũng đúng như hứa hẹn cho những người sống sót nửa cân gạo.Những người sống sót đạt được nửa cân gạo thì vô cùng hớn hở, trong ánh mắt hâm mộ của nhiều người đi về trong nhà.

Những người sống sót còn lại âm thầm hạ quyết tâm, ngày mai nhất định phải làm cho Nhạc Trọng chọn trúng bản thân mình giúp hắn làm việc.Ban đêm, sau khi ăn xong bữa tối thì Nhạc Trọng liền bắt đầu vào trong phòng chống đẩy hít đất, hắn tập luyện tới khi mệt mỏi mới thôi.Được hệ thống thần ma cường hóa nhiều lần, Nhạc Trọng chỉ cần săn giết những quái vật mạnh mẽ thì hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nữa.

Hắn tập chống đẩy, hít đất vận động là cũng là rèn luyện mình thích ứng với lực lượng.

Chỉ có thuần thục nắm giữ lực lượng mới là lực lượng thuộc về hắn.

Trì Dương cũng ở trong phòng Nhạc Trọng tập luyện như vậy.Nhạc Trọng nhảy ra khỏi mặt đất, nhìn qua Trì Dương nói ra:- Tốt!

Hôm nay tới đây thôi!Trì Dương cũng từ trên đất đưng lên.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương cười cười, chỉ vào Vương Lan nhìn qua Trì Dương nói ra:- Dương tử, anh cần người làm ấm chăn không?

Nếu như cần thì nàng tặng cho anh.Vương Lan cũng là mỹ nữ thuần thục, ở trong thành thị cũng là thành phần tri thức, khí chất coi như không tệ.

Tuy nhiên lại không phải loại hình mà Nhạc Trọng ưa thích.

Hơn nữa nàng và Nhạc Trọng cũng không có phát sinh quan hệ nào, không tính là nữ nhân của Nhạc Trọng.Trì Dương không có nhìn qua Vương Lan nhiều, thản nhiên nói:- Không có hứng thú.Nhạc Trọng cười nói:- Cũng phải, chỉ cần anh cố tình thì Vương Thiến, Trương Hân hai đại mỹ nhân sẽ ngã vào lòng ngay.

Đầu năm nay đẹp trai đúng là nổi tiếng..Vương Lan tuy xinh đẹp, nhưng mà so với Vương Thiến, Trương Hân lại kém xa lắm.Vương Thiến, Trương Hân tùy tiện một người đều là hoa hậu học đường, trước tận thế đều có nhiều người truy cầu, chỉ có điều các nàng đem tâm hồn thiếu nữ đặt vào Trì Dương là nam nhân đẹp trai tài hoa lại lãnh khốc này.Nhạc Trọng ngồi trên ghế sô pha, Quách Vũ chợt đi tới, cầm lấy một cái khăn sạch lau mồ hôi cho hắn.

Ngày xưa nàng là thiên kim thị trưởng cao cao tại thượng kiêu ngạo không ai bằng, bây giờ lại phục vụ nam nhân, nếu như ở trước tận thế thì nghĩ cũng đừng nghĩ.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương cười nói:- Vương Thiến, Trương Hân, anh ưa thích ai nhất?

Hay là dứt khoát thu toàn bộ bọn họ đi.Nếu như ở trước tận thế thì Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không nói ra những lời này.

Vương Thiến, Trương Hân mặc dù ưa thích Trì Dương, nhưng mà các nàng tuyệt đối không bao giờ hưởng chung nam nhân với nữ nhân nào khác.Nhưng mà bây giờ trật tự thế giới đã sụp đổ, Trì Dương cũng là cường giả thực lực mạnh mẽ, muốn có mấy nữ nhân cũng không thành vấn đề.Trì Dương thản nhiên nói:- Tôi thích ai anh tinh tường.

Đối với hai nàng tôi không có cảm giác.Nhạc Trọng nghe vậy, cười khổ một tiếng nói:- Anh và nàng ta không thể nào có kết quả.

Sớm đi tìm nữ hài khác thì tốt hơn.Trì Dương ưa thích ai, với tư cách bạn bè Nhạc Trọng tự nhiên biết rõ.

Hắn ưa thích chính là biểu tỷ họ hàng xa của Nhạc Trọng.

Nữ nhân này đã có chồng, đồng thời cũng là nữ nhân mị lực kinh người.

Lúc do.w n lo.a.d P R-C mới nhấ-t tạ i -k kt r,u.y en . com trước Trì Dương nhìn thấy nữ nhân kia vài lần đã bị nàng hấp dẫn thật sâu, vẫn không thể quên nàng trong lòng mình.Đối với mình bạn bè, Trì Dương cũng không có giấu diếm:- Tôi biết rõ không có khả năng.

Tôi đã tận lực quên nàng đi.

Nhưng mà hiện tại chưa thể quên.Trì Dương đứng lên trực tiếp đi ra ngoài:- Tốt!

Tôi đi!Nhạc Trọng lắc đầu, nhìn qua Lộ Văn bên kia đang chơi Laptop.Chỉ thấy Lộ Văn đang nằm trên giường chơi laptop hôm nay Nhạc Trọng lấy được, trong Laptop có mấy trò chơi, bên cạnh đó là một hộp đu đủ khô, hai cái chân của nàng đang ngo nghoe thoạt nhìn vô ưu vô lự, cực kỳ đáng yêu.Nhạc Trọng cười cười đi vào trong phòng tắm.Nhạc Trọng vừa đi vào trong phòng tắm, lúc này Lộ Văn đang nằm trên giường thoang đứng lên, nhìn qua Quách Vũ chuẩn bị phục thị Nhạc Trọng nói:- Cô muốn đi đâu?Quách Vũ biết vâng lời nói ra:- Tôi muốn đi phục thị chủ nhân.Tuy Quách Vũ so với Lộ Văn thì mị lực kinh người, nhưng mà sức nặng trong lòng Nhạc Trọng lại kém xa so với Lộ Văn.

Nàng thập phần tinh tường điểm này, bởi vậy đối với Lộ Văn nàng không dám lãnh đạm chút nào cả.Quách Vũ xinh đẹp và mê người, trong đội của Nhạc Trọng cũng chỉ có Kỷ Thanh Vũ oai hùng suất khí và Trần Dao khí chất xuất chúng là có thể so sánh được.

Đây là ba nữ nhân xinh đẹp nhất trong đoàn của Nhạc Trọng hiện tại.Lộ Văn nhìn chằm chằm vào Quách Vũ nói:- Thời điểm sau làm loại chuyện này đều để tôi làm!

Biết không?Tuy Lộ Văn tuổi nhỏ, nhưng mà vẫn có bản năng bắt đầu bảo vệ quyền lợi của mình.

Tuy nàng miễn cưỡng thuyết phục bản thân mình phải chia xẻ với nữ nhân khác về Nhạc Trọng, nhưng mà nàng vẫn muốn chiếm vị trí quan trọng lớn nhất trong lòng của Nhạc Trọng.Quách Vũ thấp giọng nói:- Vâng!

Văn Văn tỷ!Nhìn thấy Quách Vũ chịu thua, Lộ Văn cũng không có được thế bức người, đi vào trong phòng tắm.Quách Vũ nhìn qua bóng lưng của Lộ Văn thì ngón tay xinh đẹp xiết chặt lại, trong con mắt xinh đẹp hiện ra hào quang khác thường.Nhạc Trọng thư thư phục phục ngâm mình trong nước nóng, nhìn thấy Lộ Văn đi tới thì tò mò hỏi:- Sao em tới đây?Lộ Văn bọc mình trong khăn trắng, từng bước một đi về phía của Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng vũ mị cười nói:- Nhạc Trọng ca ca!

Em xinh đẹp không?

Chương 76: Mèo biến dịChỉnh sửa : kktruyen.comTrong hơi sương bốc lên, Lộ Văn bọc mình trong khăn tắm trắng thì lộ ra từng mảng lớn da thịt của bản thân, lại phối hợp với đôi mắt to tròn đen nhánh, một bộ ngực non dậy thì hiển nhiên càng cảm thấy nàng vô cùng xinh đẹp.Nhìn thấy Lộ Văn như vậy, trong nội tâm Nhạc Trọng nhảy dựng lên, nói:- Xinh đẹp!Khóe miệng Lộ Văn nhếch lên nở nụ cười vô cùng xinh đẹp, một bước bước đi vào trong bồn tắm, dựa vào ngực của Nhạc Trọng và hương thơm thiếu nữ truyền vào trong mũi của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cũng thập phần tự nhiên mà ôm lấy Lộ Văn, da thịt bóng loáng như tơ lụa và vô cùng đàn hồi của nàng sờ mà sướng tay.Trong mắt Lộ Văn hiện ra hai luồng sương mù, quay đầu ôm lấy Nhạc Trọng, chủ động hôn môi với Nhạc Trọng, đồng thời duỗi đầu lưỡi ra quấn lấy đầu lưỡi của Nhạc Trọng.Hồi lâu môi phân của Lộ Văn có chút thở phì phò, trên mặt hiện ra thần sắc đỏ ửng, nàng tiến đến bên tai Nhạc Trọng nhẹ nhàng thổi một hơi và dùng âm thanh vô cùng mị hoặc nói ra:- Nhạc Trọng ca ca, “yêu” em đi!Lúc này Lộ Văn còn dùng thân thể mềm mại tràn ngập sức sống ma sát thân thế của Nhạc Trọng vài cái, Nhạc Trọng thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng hai nụ hoa anh đào của nàng đang cọ vào ngực của mình.Nhạc Trọng cũng là nam nhân khỏe mạnh bình thường, dục hỏa của hắn bây giờ đã bị thiêu đốt hoàn toàn, hắn ôm lấy lấy Lộ Văn, liền trực tiếp đặt nàng lên tường, không chút thương hương tiếc ngọc đâm vào trong người của nàng.Lộ Văn nhướng mày, máu trinh từ từ chảy ra ngoài, nàng ôm Nhạc Trọng và vô sự tự thông nói ra:- Nhạc Trọng ca ca, em bây giờ đã là người của anh.

Anh phải yêu em thật nhiều đấy.Nhạc Trọng càng thêm hưng phấn, bắt đầu hưởng thụ thân thể mỹ diệu của Lộ Văn.Trong sương mù bốc lên của phòng tắm, vang lên tiếng thở dốc của nam nhân và tiếng rên rỉ gấp gáp của nữ nhân.Nằm ở giường lên, Nhạc Trọng nhìn qua Lộ Văn trong ngực hỏi:- Tại sao em biết nhiều chiêu như vậy?Lộ Văn nằm ở trong ngực của Nhạc Trọng, nghe vậy lườm hắn một cái nói:- Trên mạng có nhiều, rất nhiều.

Như thế nào, anh không vui sao?Nhạc Trọng cười cười, hắn hôn lên trán của Lộ Văn một cái, nói:- Ưa thích!Trẻ con thế hệ này tiếp nhận tin tức còn hơn cả Nhạc Trọng lúc trước rất nhiều.

Lộ Văn trước kia là nữ tử vô cùng tinh quái, thứ mà nàng tìm hiểu còn vượt xa những cô gái bình thường.Lộ Văn giống như con mèo nhỏ nằm trong ngực của Nhạc Trọng trong, cảm thấy mỹ mãn ngủ tiếp:- Em mệt mỏi rồi!

Ngủ đi!Nhạc Trọng cũng ôm Lộ Văn, tiến vào trong mộng đẹp.Ngày hôm sau Nhạc Trọng tiếp tục mang theo người đi thanh lý xe cộ trên đường cao tốc.Trương Tường thì mang theo mấy tên phần tử vũ trang đi xe Jeep chạy về hướng Ma Sơn Thôn một chuyến.

Hắn biết rõ Vương Quang Hổ sẽ không đem khối bánh ngọt súng ống đạn dược phân cho hắn miếng nào đâu, hắn cũng chỉ co thể lui lại đợi cơ hội, đi Ma Sơn Thôn tìm t r u y ệ n đ ư ợ-c .c o,p.y t ại. k kt-r uy en.c.om kiếm chút ít vật tư.Sau khi tiến vào Ma Sơn Thôn thì một gã phần tử vũ trang nhìn qua thi thể của tang thi, trong mắt tràn ngập kinh hãi:- Thật là lợi hại!

Đây là do ba người kia làm?Một gã phần tử vũ trang nhìn qua hài cốt của tang thi, cũng không khỏi sắc mặt đại biến:- Tang thi nơi này có hơn trăm đầu, còn có tang thi quỷ ảnh tử, là do bọn họ làm sao?Tang thi quỷ ảnh tứ chính là tang thi S1, là tang thi làm thế lực Vương Quang Hổ nhức đầu nhất, cũng không muốn gặp nhất.

Những con S1 tốc độ quá nhanh, hơn nữa không sợ súng đạn, nếu không bắn nát đầu của nó, căn bản không giết chúng được.

Vương Quang Hổ lần trước tới nơi này có mấy huynh đệ bị S1 bắt được, cuối cùng bị cuốn đi.Trương Tường một cước đá vào mông tên phần tử vũ trang này, mắng:- Mày quản khỉ gió chúng nó làm cái gì!

Nhanh đi tìm vật tư cho lão tử.Tên phần tử võ trang kia không dám nhiều lời, nhanh chóng chạy vào một gian nhà dân.- Vâng!

Tường ca!- Là thịt khô, có hai cân thịt khô!

Lần này phát rồi!- Gạo, trong vạc này gạo có hơn mười cân a!Những tên phần tử võ trang kia xuyên qua các nhà dân, thỉnh thoảng phát ra từng âm thanh vui sướng.Đúng như Vương Quang Hổ phỏng đoán, vật tư trong Ma Sơn Thôn không thể nào bị Nhạc Trọng dùng một chiếc Đông Phong kilocalo chuyển toàn bộ được, vẫn còn không ít vật tư còn lại ở nơi này.Trương Tường nhìn thấy bộ hạ mang theo nhiều vật tư như vậy, tâm tình cũng bắt đầu biến tốt hơn.Đột nhiên lúc này trên một gian nhà dân, một con mèo biến dị to như con báo nhảy ra, thoáng cái đè lên người của một tên phần tử vũ trang, một ngụm cắn đứt yết hầu của tên này, tên phần tử võ trang này giãy dụa vào cái rồi chết.- Lão hổ!

Có lão hổ!Ở bên kia không xa, một gã phần tử võ trang nhìn thấy con mèo biến dị to như con báo thì vẻ mặt kinh hãi, lớn tiếng kêu lên, đồng thời đem họng súng thay đưa lên nhắm vào con mèo bắn điên cuồng.Những phần tử võ trang khác như chim sợ ná, vứt bỏ vật tư trong tay và cầm lấy súng trên người, đối với bắn như điên vào con mèo biến dị kia.Nhiều viên đạn hình thành màn mưa bắn vào con mèo biến dị kia, con mèo biến dị kia nhảy lên nóc nhà, không ngừng bay nhanh, né qua đại lượng viên đạn, nhưng mà trên thân thể của nó vẫn nhiều ra mấy lỗ máu.Nếu là sinh vật bình thường, cho dù lão hổ bị đạn súng trường bắn trúng thì chiến lực giảm nhiều.

Nhưng mà đôi mắt mèo biến dị đỏ thẫm, càng thêm phẫn nộ, tốc độ nhanh hơn vài phần, không ngừng nhảy lên nóc nhà, tiếp cận đám người Trương Tường.- Rút lui!

Rút lui!

Nhanh lái xe!Trương Tường thoáng cái nhảy lên xe, nhìn qua lái xe quát lên.Tốc độ của con mèo biến dị kia quá nhanh, bắn nổ đầu của nó quá khó, không phải là đám ô hộp bọn hj làm được.

Một khi bị mèo biến dị này tiếp cận, Trương Tường cũng không phải là đối thủ.Lái xe nhanh chóng khởi động sô tô, chạy nhanh về phương xa.Những phần tử võ trang khác đồng thời buông tha chống cự, nhanh chóng phóng lên xe.- Tường ca! !

Tường ca!

Tôi còn chưa lên xe!

Chờ tôi một chút!Một gã phần tử võ trang phản ứng chậm một bước, không có nhảy lên xe Jeep, hắn tràn ngập tuyệt vọng hét lớn.Trương Tường như không nghe thấy, chỉ thúc giục lái xe:- Nhanh!

Lại nhanh một chút!- Chó má!

Chết thì mọi người cùng chết!Tên phần tử võ trang kia tuyệt vọng, phẫn nộ giơ súng nhắm vào hai chiếc xe Jeep bắn như điên.Viên đạn bay loạn không có viên nào bắn trúng hai chiếc xe Jeep.Tên phần tử võ trang muốn lắp đạn, con mèo biến dị kia đã bổ nhào qua hắn, một ngụm cắn đứt yết hầu của hắn, máu tươi văng khắp nơi.Tiêu diệt tên phần tử võ trang kia, con mèo biến dị nhìn qua hai chiếc xe Jeep xa xa, cúi đầu xuống cắn nát phần bụng của tên phần tử võ trang, bắt đầu bữa ăn của mình.- Móa!

Nơi này vẫn còn quái vật.Trương Tường kinh hồn chưa định nhìn qua phía sau, mắng một câu.

Lúc này hắn tổn thất hai huynh đệ, lực lượng trong tay hắn lại giảm đi nhiều, làm cho hắn vô cùng đau lòng.

Chương 77: Chó biến dịChỉnh sửa : kktruyen.comSau tận thế nắm đấm ai lớn, người nào có lực lượng võ trang mạnh hơn thì người đó là lão đại.

Trương Tường lúc này tổn thất hai bộ hạ, đối với thực lực của hắn ảnh hưởng rất lớn.Trên đường đi Trương Tường vừa nghĩ tới chuyện xảy ra hôm nay, lúc này trong nội tâm oán hận suy nghĩ:- Nhạc Trọng đáng chết!

Đều là hắn, nếu không phải hắn thì sao mình biến thành bộ dáng này.

Mình nhất định phải giết hắn!Trương Tường vừa về tới Trường Quang Thôn, Vương Quang Hổ đã phái người kiểm kê vật tư.Nhìn thấy Trương Tường mang theo vật tư ra, Vương Quang Hổ nhướng mày, hỏi:- Tại sao có chút vật tư này?Bộ hạ của Trương Tường tìm được không ít vật tư, nhưng mà chưa chuyển được bao nhiêu thì bị tập kích, bọn họ vứt đại bộ phận vật tư đi, thời điểm chạy trốn thì trên xe không còn nhiều.Trương Tường cười khổ một tiếng nói:- Hổ ca, tại Ma Sơn Thôn vẫn còn quái vật to lớn nhu lão hổ.

Nó tập kích chúng ta, tôi còn tổn thất hai huynh đệ.Vương Quang Hổ nhìn qua Trương Tường cười nói:- Hôm nay vất vả cho anh rồi!

Trở về nghỉ ngơi thật tốt đi.

Ngày mai nên buông lỏng một ngày, điều chỉnh tâm tình một chút.Trương Tường nhìn qua Vương Quang Hổ cười cười một cái, nhưng sau đó xoay người rời đi:- Cảm ơn Hổ ca!

Tôi về trước.Sau đó Trương Tường ra khỏi phòng thì sắc mặt hắn trầm xuống, lặng lẽ rời đi.Vương Quang Hổ thì nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Trương Tường, bộ dáng như có điều suy nghĩ.Sáng sớm ngày thứ hai, sáng sớm Vương Quang Hổ liền mang theo ba mươi sáu phần tử vũ trang đi vào trong sân rộng.Vương Quang Hổ đi tới là lúc bọn người Nhạc Trọng còn đang ăn điểm tâm, nhiệt tình nói:- Như thế nào đây?

Chuẩn bị cho tốt rồi chứ, Nhạc Trọng?

Anh có ý mang theo mấy người này à?Nhạc Trọng chỉa chỉa Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ hai nữ nói:- Đã chuẩn bị cho tốt!

Hổ ca!

Tôi dẫn hai người bọn họ theo.Kỷ Thanh Vũ cách cấp 10 còn một khoảng ngắn, tấn thăng cấp 10 thì nàng sẽ có thêm một điểm kỹ năng để tăng cường kỹ năng của mình, khi đó càng thêm mạnh mẽ.Vương Quang Hổ nhướng mày, nhìn qua Trì Dương, Vương Song nói:- Mang theo hai nàng ta thì đủ sao?

Nếu không đem Trì Dương, Vương Song cùng đi nhé?Trong tư tưởng của Vương Quang Hổ thì nam nhân luôn thắng nữ nhân, hắn có chút không tin thực lực của Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao.

Trên thực tế trong tận thế này trừ Kỷ Thanh Vũ là một trong số ít những nữ hài dám vật lộn cận thân với tang thi.

Cho dù là nam nhân cũng ít có người có dũng khí như vậy.Nhạc Trọng nói:- Không cần lo lắng!

Nếu ba người bọn tôi không được thì cho Trì Dương đi theo cũng không làm được gì.- Tốt!

Chúng ta lên đường đi.Nói xong Vương Quang Hổ dẫn đoàn người Nhạc Trọng đi ra ngoài.Đoàn xe chạy qua một thôn nhỏ, sau đó dọc theo đường nhỏ trong thôn tiến vào trong một đoạn rừng núi.Sau khi vào núi thì đoán xe quẹo rẽ bảy tám lần, lúc này một binh doanh hiện ra trước mặt bọn họ.Nhạc Trọng nhìn qua binh doanh loại nhỏ này, trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực.- Thì ra là ở nơi này, nếu không có người dẫn đường thì căn bản không thể tìm được.Trong binh doanh nhỏ này chắc chắn có súng ống đạn dược, Nhạc Trọng tuyệt đối không muốn buông tha, có những súng ống đạn được kia thì cho dù đối phó ngươi hay tang thi biến dị, quái vật biến dị cũng dễ dàng hơn nhiều lắm.Vừa mới trông thấy bóng dáng binh doanh nhỏ này, Vương Quang Hổ ra lệnh cho xe dừng lại.Vương Quang Hổ đi tới bên người Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng huynh đệ, binh doanh là ở chỗ này.

Chúng ta không thể tiến gần hơn, lỗ tai của đám súc sinh kia cực thính, chúng ta đi tới thì chúng sẽ xông qua.- Đi theo tôi!Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh xem o.nli n e t ại kk-tru yen .c om Vũ, Trần Dao nói một câu, một tay cầm lấy gai độc, một tay cầm Phảng Chế Đường Đao, bên người có có đặc chủng khô lâu Bạch Cốt cẩn thận đi từng bước tới binh doanh.Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao hai nữ thì theo sát sau lưng Nhạc Trọng.Tiến lên một lúc thì đột nhiên Nhạc Trọng hỏi:- Trần Dao, kỹ năng thao túng thực vật này cô học như thế nào rồi?Lúc trước Kỷ Thanh Vũ cầm một bản sách kỹ năng cấp 3 thao túng thực vật.

Nhạc Trọng biết rõ Kỷ Thanh Vũ đi theo đường cận chiến, nàng chỉ có thể đem kỹ năng cấp 3 thao tung thực vật này cho bạn khuê mật Trần Dao học tập, chính là cho Trần Dao nhiều ra một loại kỹ năng bảo vệ tính mạng.Trong hệ thống ma pháp, uy lực ma pháp cường đại, nhưng mà điều kiện thi pháp quá hà khắc.

Bởi vậy không có được kỹ năng bảo vệ tính mạng, rời khỏi đoàn đội thì rất khó sống một mình.

Cần có kỹ năng khác bảo vệ mới được.Trần Dao gật gật đầu:- Ân!Sách kỹ năng rơi ra thì Nhạc Trọng cũng nhìn thấy, Trần Dao cũng không giấu diếm sự thật này.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Năng lực thao túng thực vật của cô đạt tới trình độ nào rồi?Trần Dao do dự một chút vẫn lên tiếng.- Có thể thao túng cỏ non trong bãi cỏ bình thường cuốn lấy địch nhân.

Lực lượng nhân loại bình thường khó giãy ra được..Trần Dao cường hóa quá thấp, mặc dù kỹ năng thao túng thực vật là cấp 3, nàng cũng không cách nào phát huy uy lực của nó được.

Nếu như Trần Dao cường hóa trình độ cao, như vậy năng lực thao túng thực vật sẽ vô cùng đáng sợ.Nhạc Trọng khẽ gật đầu, không hề nói chuyện.Bốn người cẩn thận từng li từng tí tiềm hành phục kích binh doanh kia.Nhạc Trọng nằm rạp trên bãi cổ trước binh doanh, nhìn vào binh doanh xa xa.Chỉ thấy trong binh doanh nhỏ kia chỉ có hơn mười đầu tang thi mặc quân phục rách nát đang đứng bất động.- Chó biến dị đâu?Nhạc Trọng xa xa nhìn qua, tìm kiếm tung tích của đám chó biến dị.

Hắn muốn thấy rõ thực lực của chó biến dị mới ứng phó tiếp.Nếu như quái vật chó biến dị cao hơn ba mươi cấp, Nhạc Trọng sẽ không chút do dự lựa chọn lui lại.

Hắn không tự đại tới mức cho rằng mình có thể thắng được bốn con quái vật này.Nhạc Trọng nằm rạp trên mặt đất không ngừng nhìn qua chung quanh, ý đồ phát hiện một tia dấu vết để lại, nhưng mà không thấy có chút mạnh mối nào.Đột nhiên lúc này sau lưng Nhạc Trọng có tiếng súng vang lên.- Không tốt!

Đi mau, chúng ở phía sau.Nhạc Trọng biến sắc, nhanh chóng đứng lên chạy về phía sau.Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ hai nữ cũng theo sát bóng lưng Nhạc Trọng.Một đường chạy như điên, Nhạc Trọng vừa chạy vừa đánh giá bốn phía, đột nhiên ở bụi cỏ bên cạnh có một đầu chó biến dị như sư hổ cường tráng, toàn thân lông màu đen giống như mũi tên lao ra ngoài, mở cái miệng dính máu cắn về phía Nhạc Trọng.Mắt thấy Nhạc Trọng sắp bị chó biến dị nhào tới, Bạch Cốt luôn tùy tùng bên người Nhạc Trọng lúc này nhanh như mũi tên lao thẳng về phía Nhạc Trọng.Con chó biến dị kia lúc này cắn lên người Bạch Cốt, hung hăng cắn một cái, đem xương bả vai phải của Bạch Cốt cắn nát ra.Bạch Cốt trải qua Cốt Cách Cường Hóa thì đạn súng trường cũng không thể nào làm tổn thương nó được, nhưng mà bây giờ con chó này chỉ cắn một cái là có thể cắn ra một lỗ thủng lớn.

Nếu như Nhạc Trọng bị cắn thì cho dù có phòng hộ phục cũng bị thương.

Chương 78: Vương Quang Hổ chếtChỉnh sửa : kktruyen.comVài lúc xương bả vai phải của Bạch Cốt bị cắn xuống, Nhạc Trọng giơ gai độc lên, nhắm vào đầu của con chó biến dị.Ba phát đạn bắn lên đầu của con chó biến dị kia, đầu lâu của chó biến dị nổ tung có ba lỗ máu, từ giữa không trung vô lực rơi xuống mặt đất, một đoàn linh quang lớn chui vào trong người của Nhạc Trọng.Một bản sách kỹ năng, hai hộp báu màu trắng, một trăm sinh tồn tệ rơi xuống bên cạnh con chó.Nhạc Trọng nhanh chóng thu nhập chúng vào ba lô của mình, sau đó nhìn qua Bạch Cốt.Vì cứu Nhạc Trọng, tay phải của Bạch Cốt đã bị con chó biến dị này cắn nát.Bạch Cốt chỉ cần đầu lâu không bị phá hư thì các bộ phận khác có thể tiếp trở về, chẳng qua nếu như phá hư xương cốt toàn thân của nó, nó cũng không thể ráp xương của mình lại được.Chỉ c,hỉn.h sửa bở-i k kt-r uye n..com. thấy Bạch Cốt đi đến bên người con chó biến dị, đem tay cắm vào trong đầu lâu của chó biến dị, phát động cốt cách lợi dụng thuật, dùng sức co lại, xương sống của con chó biến dị lúc này bị kéo ra khỏi người.Bạch Cốt không ngừng đem xương cốt của chó biến dị cắm vào các nơi trên thân hể, từng đạo hắc sắc quang mang chớp động, những xương cốt kia hoàn toàn bị dung nạp, thân thể của nó biến to một chút.- Chúc mừng ngài, đặc chủng khô lâu thành công lợi dụng cốt cách lợi dụng thuật thu nạp xương cốt chó biến dị, cường độ +10.Một âm thanh kỳ dị vang lên trong thức hải của Nhạc Trọng lúc này.Thu nạp xương cốt của con chó biến dị xong, cốt giáp trên người của Bạch Cốt lại khuếch trương ra ngoài, biến thành một tầng hơi mỏng, đem thân thể của nó hoàn toàn bao phủ lại.Nhạc Trọng chưa từng dừng lại, nhanh chóng chạy về phía sau thật nhanh.Sau khi Bạch Cốt tiến hóa hoàn tất thì nó như hình với bóng đi theo sau lưng của Nhạc Trọng.Thời điểm Nhạc Trọng xuất hiện trước đoàn xe thì đập vào mắt là tràng cảnh vô cùng huyết tinh.Khắp nơi đều là thi thể nhân loại vỡ ngực bể bụng, phần còn lại của chân tay cụt khắp nơi, ba con chó biến dị đang không ngừng nhảy động qua mười hai nhân loại còn lại, săn bắt nhân loại.Mười hai phần tử vũ trang còn sót lại lúc này vô cùng hoảng sợ, bọn họ không cách nào bắt được quỹ tích di động của mấy con chó này.Một chiếc xe Jeep bị lật tung trên đường, ngăn chặn làn xe.

Phương xa còn còn có một chiếc xe BMW đang ngăn cản đường thoát của bọn họ.Vương Quang Hổ cũng cầm một cây súng súng tiểu liên 79 vừa rồng to, hắn vô cùng hung hãn bắn về phía đám chó biến dị:- Đừng hoảng hốt!

Đừng hoảng hốt, thủ vững, xạ kích! !

Ai dám trốn thì lão tử sẽ bắn hắn chết trước.- Chó biến dị cấp 20: có được sức chiến đấu và nhanh nhẹn cực cao, nanh vuốt sắc bén có thể cắn xé lá thép.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy ba con chó biến dị kia, cảm giác từ mắt truyền ra âm thanh vang lên trong đầu.Lúc này được Vương Quang Hổ tổ chức phản công nên mười hai phần tử võ trang không ngừng bắn tới, làm công kích của ba con chó biến dị lui lại.Ba con chó biến dị cũng không phải là đao thương không nhập, súng tiểu liên 79 có đạn 7.62 li có thể tạo thành tổn thương với chúng.Vương Quang Hổ mắt nhìn thấy Nhạc Trọng ở xa xa, hắn chợt lớn tiếng kêu lên:- Nhạc Trọng.

Nhanh tới cứu tôi!

Chỉ cần anh cứu tôi thì tôi cho anh thêm mấy mỹ nữ!

Trong phòng của tôi còn có mỹ nhân tuyệt sắc còn đẹp hơn cả Quách Vũ đấy!Nhạc Trọng nhìn Vương Quang Hổ thì trong đầu hiện ra vô số suy nghĩ, nhìn qua ba con chó đang tiếp cận Vương Quang Hổ một cái.

Nếu như chính diện phóng tới thì có khả năng hắn bị viên đạn loạn xạ bắn chết.

Mặc dù phòng hộ phục cấp 3 trên người của hắn có thể ngăn cản được viên đạn, nhưng mà đầu của hắn không được bảo hộ, nếu bị bắn trúng vẫn chết như thường.Một gã phần tử võ trang bóp cò, cũng không quan tâm tới viên đạn bắn ra, trong lòng của hắn cả kinh, lập tức sờ soạng quanh người.Cơ hồ là cùng một thời gian, đại bộ phận phần tử võ trang không còn bắn nữa.

Súng tiểu liên 79 xạ tốc cực nhanh, băng đạn của bọn họ hết sạch rồi.

Chỉ còn lại có hai khẩu súng trường 81 vẫn còn nổ súng.Ba con chó biến dị thừa cơ hội này nảy lên phía trước, nhảy vào trong đám người, một trảo đánh ra, móng vuốt sắc bén chém bay đầu của ba phần tử võ trang, máu tươi từ trong cổ của họ phóng lên trời.Thấy một màn như vậy, phần tử võ trang còn lại rốt cuộc không chịu nổi, lập tức giải tán bỏ chạy ra bốn phương tám hướng.

Trong lòng mỗi người chỉ còn lại một ý niệm, chạy ra khỏi miệng của chó biến dị không phải là vấn đề, chỉ cần có thể vượt qua đồng bạn của mình là được rồi.Vương Quang Hổ cũng không hề kiên trì, hắn lập tức bỏ chạy vào rừng cây xa xa.

Nhạc Trọng cách hắn hơn mười mét, nếu hắn ở lại chỗ này thì Nhạc Trọng cho dù chết cũng không cứu hắn.Vương Quang Hổ vừa mới trốn vài bước, một con chó biến dị lao tới đè hắn xuống đất, mở cái miệng đầy máu của nó cắn đứt cổ của Vương Quang Hổ.

Kẻ này ôm chí kiêu hùng nhưng rốt cuộc vẫn chết trong miệng chó biến dị.Nhạc Trọng lúc này chạy tới, lúc này gỡ súng tiểu liên 79 trước ngực, thập phần tỉnh táo không ngừng xạ kích vào con chó biến dị này.Sau khi học tập kỹ năng thao túng súng ống thì tài bắn súng của Nhạc Trọng cũng có thể so sánh được với lão binh trải qua rèn luyện thao tác suốt hai mươi năm, trong khoảng cách hai mươi mét thì hơn mười phát đạn bắn vào người của chó biến dị, nhiều ra một lỗ máu.Con chó biến dị kia tức giận, vứt bỏ săn bắt một tên phần tử võ trang, nhảy về phía Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng có hàn quang lóe lên, thời điểm con chó biến dị kia cách hắn năm mét, phát động kỹ năng Ảnh Bộ và tốc độ của hắn tăng lên tới mức đang sợ.Trạng thái Ảnh Bộ giúp Nhạc Trọng có tốc độ nhanh như quỷ mị, hắn dùng tốc độ đỉnh phong né qua công kích của chó biến dị, sau đó thuận thế chém một đao lên cổ con chó, sau có cũng nhanh chóng lao tới con chó biến dị còn lại.Thi thể không đầu của con chó biến dị vẫn thuận thế lao về phía trước, lúc này mới té trên mặt đất, một đoàn linh quang lớn từ trong nó bay ra, chui vào trong cơ thể Nhạc Trọng.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 18, thỉnh phân phối hai điểm cường hóa!Thu nạp hai đoàn linh quang lớn của hai con chó biến dị, rốt cục giúp cho Nhạc Trọng đột phá tấn thăng lên cấp 18.- Cường hóa một điểm nhanh nhẹn!

Một điểm thể lực.Tâm niệm của Nhạc Trọng vừa động, lựa chọn cường hóa xong thì như quỷ mị lao thẳng về phía hai con chó còn lại.Trạng thái Ảnh Bộ giúp cho nhanh nhẹn của Nhạc Trọng áp đảo vượt qua xa hai con chó biến dị, có thể tùy ý hành hạ đối phương đến chết.

Nếu như không có sử dụng kỹ năng Ảnh Bộ thì Nhạc Trọng trải qua cường hóa nhiều lần, hơn nữa nhanh nhẹn được cường hóa cũng gần kề tương đương với hai con chó biến dị.

Tuy đều là cấp 20, nhưng mà chó biến dị so với boss kẻ săn thú thì còn kém hơn nhiều.Khác với tang thi hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ, biến dị thú cũng không có mất đi năng lực suy nghĩ, bởi vậy chúng so với tang thi còn khó đối phó hơn.

Chương 79: Đại loạnChỉnh sửa : kktruyen.comNhìn thấy Nhạc Trọng tiêu diệt một đồng bạn của mình, hai con chó biến dị còn sót lại bỏ qua săn giết phần tử võ trang, một trái một phải lao về phía Nhạc Trọng bên này.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, điên cuồng gia tốc, hắn giông như hai mũi tên cực nhanh lao thẳng về phía hai con chó biến dị, trong nháy mắt tiếp xúc với hai con chó biến dị kia, thân thể có chút hơi nghiêng, Phảng Chế Đường Đao trong tay dọc theo người con chó bổ một cái.Con chó biến dị kia nhanh chóng bị bổ thân thể ra làm hai, máu đen văng khắp nơi, ruột, nội tạng cũng chảy ra.Con chó biến dị khác thừa cơ hội này giống như sét đánh lao về phía Nhạc Trọng.Thân thể Nhạc Trọng có chút khẽ cong, hắn lại vọt tới trước, Phảng Chế Đường Đao của hắn chém qua cổ của con chó biến dị, con chó biến dị kia bị chặt đứt đầu lâu, thi thể vô lực mất khống chế rơi xuống mặt đất.- Thật là lợi hại!- Quá biến thái!

Tại sao hắn lại mạnh như vậy?Còn sót lại sáu tên phần tử võ trang nhìn thấy cảnh Nhạc Trọng chém giết ba con chó biến dị kia, trong mắt tràn ngập kinh hãi cùng sùng bái.

Ba con chó biến dị kia khủng bố thì bọn họ biết rõ, hai mươi sáu tên phần tử võ trang thì có hai mươi tên chết trong miệng chó biến dị, Nhạc Trọng vậy mà một người giết ba đầu, thực lực của hắn có thể nghĩ.Ở bên cạnh thi thể ba con chó biến dị bị Nhạc Trọng tiêu diệt tuôn ra một bản sách kỹ năng, một hộp báu màu xanh và ba hộp báu mau trắng cùng ba trăm sinh tồn tệNhạc Trọng bước qua đem đồ vật của hệ thống thần ma thu vào trong ba lô trên lưng của mình.Nhạc Trọng sau khi chém giết bốn nguồn : kktruyen.com đầu chó biến dị xong, Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao lúc này mới chạy tới nơi này.Kỷ Thanh Vũ cường hóa cũng dùng nhanh nhẹn làm chủ, nhưng mà nàng phải bảo vệ Trần Dao, lúc này mới chậm đi tới.Nhạc Trọng đi đến trước thi thể của Vương Quang Hổ thì nhìn qua thi thể Vương Quang Hổ và nhíu mày.Vương Quang Hổ cũng là một gã kiêu hùng, hắn có thể trấn được các phần tử võ trang trong Trường Quang Thôn.

Hắn vừa chết thì cân đối trong Trường Quang Thôn bị đánh phá.

Nhạc Trọng muốn yên tĩnh rời đi cũng bị phá vỡ.Nhạc Trọng nhìn qua sáu tên phần tử võ trang còn lại, trầm giọng quát:- Từ giờ trở đi các người đã bị tôi hợp nhất, bây giờ là bộ hạ trực thuộc của tôi, tất cả phải nghe theo lệnh của tôi làm việc, hiểu chưa?Sau gã phần tử võ trang lúc này hai mắt nhìn nhau, nhất thời có chút hỗn loạn, bọn họ thật không ngờ Vương Quang Hổ vừa chết thì Nhạc Trọng muốn hợp nhất bọn họ.Một gã phần tử võ trang đánh bạo nhìn qua Nhạc Trọng một câu:- Anh không phải thủ lĩnh của Trường Quang Thôn thì dựa vào cái gì hợp nhất chúng tôi?Tên phần tử võ trang này vừa dứt lời thì Bạch Cốt đứng bên người Nhạc Trọng lập tức lao tới như mũi tên, huy động búa lớn chém lên đầu của tên phần tử võ trang vừa nói, chém đầu của tên phần tử võ trang này bay lên cao, máu văng tung tóe.Năm tên phần tử võ trang còn lại hoảng hốt, cầm chặc súng tiểu liên của mình, cũng không dám có chút hành động thiếu suy nghĩ, thậm chí ngay cả họng súng cũng không dám chĩa vào Nhạc Trọng.Nhìn thấy tên phần tử võ trang kia bị Nhạc Trọng chém giết, Trần Dao nhướng mày, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ bên kia.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua phía Trần Dao lắc đầu.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào năm tên phần tử võ trang này, nói:- Không phục theo tôi thì chết!

Các người hiện tại có thể làm ra lựa chọn là bị tôi hợp nhất, nghe mệnh lệnh của tôi hay là chết ở chỗ này!- Nghe!

Nghe!

Tôi nghe lệnh!

Nhạc ca!

Tôi nguyện ý làm bộ hạ của ngài!- Nhạc ca, tôi nguyện ý làm bộ hạ của anh!"..."

Năm tên phần tử võ trang còn lại lúc này lập tức kêu to.

Bọn họ đi theo Vương Quang Hổ thì đã chết đi, bọn họ hiện giờ chỉ muốn sống sót.

Có thể đi theo người mạnh như Nhạc Trọng thì trong tận thế này là một loại may mắn.- Lái xe!

Chúng ta quay trở lại Trường Quang Thôn!Nhạc Trọng nhanh chóng bên đi lên một chiếc xe Jeep và bảo tên phần tử võ trang lái xe.Chiếc xe Jeep bị chó biến dị lật tung bây giờ đã bị Bạch Cốt đẩy ra.Hai chiếc xe Jeep và một chiếc Đông Phong kilocalo tạo thành đoàn xe chạy về hướng Trường Quang Thôn.- Lão đại!

Lão đại!

Hổ ca chết!

Hổ ca chết!Một gã bộ hạ của Trương Tường lúc này đi vào trong phòng Trương Tường và kêu to lên.Ở trong phòng của Trương Tường lúc này có ba nữ nhân mặc áo da, những nữ nhân xinh đẹp vũ mị này bây giờ đang quỳ xuống đất, tận tâm tận lực phục thị Trương Tường.- Cái gì?

Hổ ca chết!Trương Tường bị quấy rầy hào hứng dạy dỗ mỹ nữ vốn tức giận, nghe tên bộ hạ nói như vậy thì sắc mặt đại biến, một cước đá văng mỹ nữ đang quỳ trước người ra, tiếp tục truy vấn:- Trần Nguyên, mày xác định?

Mày tận mắt nhìn thấy sao?Trần Nguyên vừa nói thì đem ánh mắt nhìn qua một nữ nhân mặc áo da xinh đẹp vũ mị nói ra.- Tôi xác định, là tôi tận mắt nhìn thấy!

Những con chó biến dị kia tập kích sau lưng của chúng tôi, tôi và Vũ Lâm trốn đi.

Tôi cuối cùng trông thấy một con chó nhào lên người của Hổ ca, cắn đứt cổ của hắn.Trần Nguyên chính là người mà Trương Tường thu mua bên người của Vương Quang Hổ.Trương Tường vẻ mặtvui mừng, vỗ vỗ vai của Trần Nguyên nói:- Tốt!

Tốt!

Mày làm tốt lắm!

Trần Nguyên, đợi chuyện này qua đi thì ba nữ nhân này tặng cho mày!Trần Nguyên đại hỉ nói:- Đa tạ đại ca! !

Đa tạ đại ca!Nói xong Trương Tường nhanh chóng rời khỏi nơi này, triệu tập bảy tên tâm phúc của mình, võ trang đầy đủ, nhanh chóng vọt tới tòa lầu của Lôi Chấn đan ở lại.Lôi Chấn lúc này đang rèn luyện thân thể, hắn trông thấy Trương Tường dẫn người xông tới thì nhướng mày, hỏi:- Trương Tường, chuyện gì xảy ra?Lôi Chấn và hai gã tâm phúc đem họng súng chỉa thẳng vào Trương Tường.Trương Tường vành mắt đỏ lên, gào khóc nói:- Lôi đại ca, Trần Ngôn phản bội Hổ ca.

Hắn và Nhạc Trọng liên thủ cùng giết Hổ ca.

Đây là Trần Nguyên đi cùng Hổ ca chạy thoát, nếu không có hắn liều mình quay về báo tin, chúng ta còn bị những tên đó giấu diếm.

Lôi đại ca, anh nhất định phải báo thù cho Hổ ca!Lôi Chấn nghe tin tức này thì giận tím mắt:- Cái gì! !

Trần Ngôn lại dám phản bội Hổ ca?Lôi Chấn nhìn chằm chằm vào Trần Nguyên, lạnh lùng hỏi:- Trần Nguyên, mày nói đi!

Trương Tường nói có phải là thật hay không?

Nếu mày dám nói dối lão tử ném mày cho tang thi ăn!Trần Nguyên khóc lớn nói ra:- Lôi ca!

Tường ca nói là sự thật!

Là tôi và Lâm Vũ tận mắt nhìn thấy, anh phải báo thù cho Hổ ca ah!Lôi Chấn giận dữ, cầm lấy một cây súng tiểu liên 79 và hai khẩu súng lao ra ngoài:- Mẹ nó!

Vương Xa, Lý Giác Nghĩa!

Theo tao đi!

Lão tử muốn lột da Trần Ngôn, ném hắn cho tang thi ăn!Hai gã tâm phúc của Lôi Chấn lúc này cũng lao theo ra.Sau khi Lôi Chấn rời khỏi, Trương Tường nhìn qua Trần Nguyên phân phó nói:- Trần Nguyên!

Bây giờ mày mang theo người tới chỗ của Trì Dương cùng Nhạc Trọng bắt nữ nhân lại!

Trì Dương nhất định phải bắt sống, đả thương cũng không có vấn đề gì.

Những nữ nhân khác có thể bắt sống thì tận lực bắt sống, bắt không được thì giết cũng không có vấn đề gì.

Chương 80: Xung phong liều chết.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Biết rõ!

Lão đại!Trần Nguyên gật gật đầu, mang ba người chạy tới chỗ của Trì Dương bên kia.Trương Tường thì nhanh chóng bước lên, đuổi theo Lôi Chấn.- Trì Dương!

Trì Dương anh ở đâu?

Tôi là đại cẩu tử!Trong tiểu viện của Nhạc Trọng bây giờ có đại cẩu tử xông tới, vô cùng lo lắng nói ra.Trì Dương từ trong tiểu viện đi ra hỏi:- Xảy ra chuyện gì, đại cẩu tử?Trì Dương cũng biết đại cẩu tử là tai mắt Nhạc Trọng an bài trong Trường Quang Thôn này.

Bọn họ ở bên trong Trường Quang Thôn không có chút căn cơ nào, đại cẩu tử là người địa phương cho nên sẽ biết tin tình báo..Đại cẩu tử vội vàng nói ra:- Hổ ca chết rồi!

Đây là tin tức tôi nhận được từ chỗ của người bạn.Trong mắt Trì Dương hiện ra thần sắc ngưng trọng, hắn nhìn qua những nữ sinh đang co giãn thân thể, chuẩn bị nấu cơm, giặt quần áo nói ra:- Vương Thiến, Trương Hân lập tức đóng cửa.

Tất cả mọi người lập tức trốn vào trong phòng.

Vương Song, Tô cảnh quan cầm súng!Nói xong Trì Dương cũng cầm một cây súng tiểu liên 79 và ba băng đạn ném cho đại cẩu tử nói:- Cảm ơn, đại cẩu tử!

Lúc này về sau anh chính là người của chúng tôi.

Cầm lấy mà hộ thân.Đại cẩu tử tiếp nhận súng tiểu liên 79 cùng ba băng đạn, nhanh như chớp chạy vào trong tiểu viện.

Hắn cũng chỉ đi mật báo, về phần hắn chiến đấu thì hắn không dám.Vương Thiến, Trương Hân hai nữ lập tức đóng cửa lại, trốn vào trong biệt thự.Rất nhanh trong Trường Quang Thôn có tiếng súng kịch liệt vang lên.Trần Nguyên cũng mang theo ba người chạy tới tiểu viện và rống to lên.- Mở cửa nhanh lên!Trần Nguyên nhìn qua cửa lớn và hô.- Người bên trong nghe đây, đều đi ra cho tôi, Tường ca muốn gặp các người!

Nếu như chính các người không đi ra thì đứng trách tôi không khách khí!Trì Dương lạnh giọng quát lớn:- Cút!

Nhạc Trọng trước khi quay về, ai cũng đừng hòng đi qua cánh cửa này.Trần Nguyên giận dữ, nhìn qua ba tên thủ hạ kêu lên:- Nện cho tao!Ba gã thủ hạ của Trần Nguyên giơ súng lên bắn phá cánh cửa lớn, bắn cánh cửa đang đóng thủng lổ chỗ, sau đó một cước đá văng cánh cửa.Trì Dương cầm súng tiểu liên 79 trong tay nắm ở một góc, cánh cửa vừa đá vỡ thì hắn bóp cò, trong tay hắn dùng súng tiểu liên 79 nhả ra một ngọn lửa, nhất thời hai tên phần tử võ trang không kịp phòng bị té xuống đất, một gã bị bắn trúng đầu bỏ mạng tại chỗ, một tên khác bị bắt mất chân.Trì Dương chuyển chức nghề nghiệp là binh sĩ, hắn cũng được kỹ năng thao túng súng ống, tài bắn súng của hắn có thể so được với lão binh dày dạn trận mạc.Trần Nguyên hoảng hốt, hắn thoáng nằm xuống, hắn lại lăn qua một vòng.Một tên phần tử võ trang khác lăn qua bên cạnh cánh cửa.- Đau quá!

Cứu mạng!Tên phần tử võ trang nằm trên mặt đất không ngừng rên rỉ, giãy dụa thống khổ trên mặt đất.- Móa!

Thật hung hãn!Trần Nguyên mắng một câu, nhìn qua tiểu viện này không biết nên làm gì cho phải.Phần tử võ trang trong Trường Quang Thôn này đều là một đám ô hợp chưa từng trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, có thể nói là dân súng cầm súng.

Dưới tình huống không có vũ trang hạng nặng, Trần Nguyên cũng không biết nên công kích Trì Dương đang bảo vệ tiểu viện như thế nào.Song phương trong khoảng thời gian ngắn giằng co như vậy.Ở bên khác Trương Tường liên hợp với Lôi Chấn là hai thế lực lớn của Trường Quang Thôn đang phát động công kích vào thế lực của Trần Ngôn.

Trần Ngôn không kịp phòng bị, thế lực của Trần Ngôn bị trọng thương, thoáng cái chết bốn huynh đệ, Trần Ngôn, Trần Tứ cùng hai tên phần tử võ trang khác đang nắm dưới một cái hào phòng ngự.Trương Tường lúc này chỉ huy Trần Ngôn hành động, trong lòng mắng to:- Móa!

Trần Nguyên phế vật này, tại sao còn chưa dẫn người tới chứ!So sánh với Trần Ngôn, Trương Tường càng kiêng kỵ Nhạc Trọng hơn.

Hắn sở dĩ dám phát động tấn công đoạt quyền Trường Quang Thôn là bởi vì cân nhắc nhiều nhân tố, chỉ cần có thể bắt lấy Trì Dương cùng Lộ Văn thì có thể bức bách Nhạc Trọng đi vào khuôn khổ.

Trừ Vương Quang Hổ ra thì Lôi Chấn, Trần Ngôn đều không bị Trương Tường để vào mắt.Vương Quang Hổ mỗi lần đi ra ngoài đều mang theo lực lượng võ trang mạnh nhất theo, Trương Tường căn bản không dám có chút hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể thành thành thật thật làm chó cho Vương Quang Hổ.

Dùng Vương Quang Hổ tâm ngoan thủ lạt, cho dù giết sạch nữ nhân của Vương Quang Hổ thì cũng không áp chế được hắn, Trương Tường thập phần rõ điểm này.

Bởi vậy hắn vẫn nhẫn nại.

Vương Quang Hổ vừa chết thì không còn ai áp chế dã tâm của hắn nữa.Thời điểm hai phe lúc này đang giằng co kịch liệt, phương xa truyền đếm động cơ xe đang chạy tới.Sắc mặt Trương Tường đại biến, hắn không có đoán trước Nhạc Trọng lại quay về nhanh như vậy:- Nhanh như vậy Nhạc Trọng đã quay về rồi sao?Dựa theo Trương Tường đoán chừng thì Nhạc Trọng cho dù chiến thắng bốn con chó biến dị cũng hao tốn không ít thời gian, trong khoảng thời gian này đủ cho hắn khống chế cả Trường Quang Thôn.

Đến lúc đó con tin nơi tay thì hắn căn bản không cần sợ hãi Nhạc Trọng uy hiếp.- Nhạc Trọng trở về!

Mẹ kiếp nó, nó dám giết Hổ ca!

Tao nhất định phải báo thù cho Hổ ca.Lôi Chấn hai mắt đỏ thẫm, gầm lên giận dữ, dẫn theo năm tên tâm phúc của mình chạy ra bên ngoài thôn.Vương Quang Hổ vừa có đại ân với Lôi Chấn, cũng đối đãi với Lôi Chấn không tệ, Lôi Chấn khăng khăng một mực nguyện ý trả giá tất cả cho Vương Quang Hổ.Trương Tường nhìn thấy Lôi Chấn đang nóng đầu thì trong nội tâm cười lạnh:- Ngu xuẩn!- Đi theo tao!Trương Tường suy nghĩ một hồi, mang theo tám gã thủ hạ đi tới hướng tiểu viện của Nhạc Trọng ở lại bên kia.- Có biến!

Đỗ xe, nhanh xuống xe chuẩn bị chiến đấu!

Phàm là người giơ súng về phía chúng ta phải giết!Xa xa Nhạc Trọng chợt nghe âm thanh súng nổ, hắn nhướng mày, hắn nhìn qua lái xe ra lệnh.Tài xế kia nhanh chóng dừng xe lại năm tên phần tử võ trang và Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ đều bước xuống xe.Hai chiếc xe Jeep cũng không phải xe chống đạn, trực tiếp tiến lên, không thể nghi ngờ sẽ biến thành bia ngắm tốt cho người ta.

Trên xe thân thể của Nhạc Trọng không thể nào phát huy được.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra một tia hung quang, nhìn qua Bạch Cốt đưa ra mệnh lệnh thập phần cường hoành:- Đi ra đi, giết sạch bên người nào dám cầm súng chĩa vào ta, cứu bạn của ta ra.Bạn bè nữ nhân của Nhạc Trọng đều ở bên trong Trường Quang Thôn này, hắn thập phần phẫn nộ, trong nội tâm sát cơ nổi lên.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì ma hỏa linh hồn trong mắt Bạch Cốt chớp động, nó giống như gió lốc phóng vào trong Trường Quang Thôn.Nhạc Trọng chỉ vào năm tên phần tử võ trang, một tên dáng người cao gầy, tướng mạo bình thường và tuổi chừn hai mươi bảy nói:- Lưu Diễm, hiện tại tôi bổ nhiệm anh làm đội trưởng của tiểu đội này!

Tiểu đội d-own l o a,d eb oo,k m ới nh ất t ại. .k,k t.r uy e-n.-c,om hiện tại do anh chỉ huy, sau khi vào thôn, phàm là người giơ súng về phía chúng ta, người nhân lúc cháy nhà hôi của, thừa cơ gian dâm phụ nữ, cướp đoạt vật tư thì bắn chết cho tôi.

Tôi phải đi thanh lý những kẻ còn lại.

Chương 81: Trương Tường chết.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong nội tâm Lưu Diễm vui vẻ, vỗ ngực nói:- Vâng!

Nhạc ca!

Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao hai nữ tâm địa thiện lương, tâm địa mềm yếu.

Trước khi tận thế đó là phẩm chất tốt.

Tuy nhiên bây giờ lại không hợp làm người chấp hành lệnh của Nhạc Trọng, hai nữ nhân các nàng không phải là người sát phạt quả quyết, hoặc là kiên quyết chấp hành mệnh lệnh của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng cũng chỉ có thể giao chuyện này cho phần tử võ trang của Vương Quang Hổ.

Về phần đối phương có thể tin cậy được hay không thì hắn cũng không có nghĩ nhiều, dù sao c h ỉ-n,h s ửa b,ở i- k-kt-ruye.n. com hiện tại hắn không có người dùng.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, đi theo sau lưng Bạch Cốt một đường lao nhanh.- Nổ súng!Bạch Cốt vừa mới tiếp cận Trường Quang Thôn, Lôi Chấn đã quát lớn với bộ hạ của mình.Sáu gã phần tử võ trang cầm súng trường 81, súng tiểu liên 79 nhắm vào Bạch Cốt không ngừng bắn phá..Bạch Cốt linh hoạt giống như một con khỉ đang ở trên cây, tránh né những viên đạn bắn tới, một ít đạn lạc bắn lên người no chỉ bị cơ giáp ngăn cản lại, không làm gì được nó.Bạch Cốt lúc này đã có tố chất thân thể gấp ba lần người thường, động tác cực kỳ nhanh nhẹn, khoảng cách trăm mét trong nháy mắt là xông tới rồi, vọt tới trận địa của Lôi Chấn và nhảy lên một cái nhảy đến trước người Lôi Chấn và huy động búa lớn, đầu lâu của Lôi Chấn bị Bạch Cốt chém bay lên cao, máu tươi văng khắp nơi, thi thể không đầu của Lôi Chấn hiện ra té xuống đất.- Ah ah! ! !

Ah ah!Một gã phần tử võ trang bên người Lôi Chấn đã bị máu tươi của Lôi Chấn bắn tung tóe lên người, hắn hoảng sợ kêu to, bóp cò bắn như điên vào Bạch Cốt.Thân hình Bạch Cốt lóe lên, né qua đại bộ phận viên đạn, sau đó vung búa của mình lên đem tên phần tử võ trang kia chém bay đầu, máu tươi bắn lên cao cao.Bạch Cốt từ khi được Nhạc Trọng triệu hoán ra thì vẫn chém giết tang thi, hiện tại chiến đấu cũng đã hình thành thói quen, chuyên môn nhắm vào đầu lâu của con mồi.- Quái vật! !

Quái vật!Cảm giác được Bạch Cốt khủng bố cùng hung lệ, cộng thêm thủ lĩnh bị chém thì chiến ý của những phần tử võ trang biến mất, chạy trốn tứ phía, vì giảm bớt gánh nặng thân thể thì bọn họ còn đem súng trường 81, súng tiểu liên 79 ném xuống đất.

Còn dám đánh thì đó là ngu xuẩn.Bạch Cốt kiên quyết chấp hành lệnh của Nhạc Trọng, giống như tử thần thu hoạch tính mạng của Nhạc Trọng, một búa chém giết những phần tử võ trang không vứt bỏ súng, mấy hô hấp qua đi thì đám phần tử võ trang này chết sạch.Thừa dịp Bạch Cốt chém giết những võ trang phần tử thì thân hình Nhạc Trọng chớp động, tiến vào Trường Quang Thôn trực tiếp lao thẳng tới tiểu viện mà đi.Bạch Cốt chém tướng địch xong thì lúc này mới lao theo hướng của Nhạc Trọng vừa rồi.Nhạc Trọng rời đi không lâu thì Lưu Diễm mới mang theo bốn gã đội viên đi vào cửa thôn.- Nhạc ca quả nhiên lợi hại!Lưu Diễm cùng đội viên khác nhìn thấy thi thể và đầu lâu của mấy tên phần tử võ trang kia, trong nội tâm lại sợ hãi và may mắn.

May mắn là mình lựa chọn chính xác.Năm người Lưu Diễm cầm súng nhặt lấy súng ống dưới đất lên, một bên không lưu tình chút nào xử bắn những kẻ nào dám cướp bóc vật tư và gian dâm.- Trần Nguyên, ngươi làm gì ăn!

Như thế nào còn không có đem quân tại đây đánh hạ?Trương Tường đi vào tiểu viện của Nhạc Trọng bên kia, nhìn thấy Trần Nguyên trốn ở ngoài cửa, trong lòng tức giận, nhịn không được chửi ầm lên, nếu như không cách nào bắt lấy nữ nhân và bạn của Nhạc Trọng, khi hắn cướp được Trường Quang Thôn cũng không giữ được bao lâu ca.rTrần Nguyên vẻ mặt đau khổ nói:- Tường ca!

Trì Dương có súng, hai huynh đệ bị hắn tiêu diệt.

Chúng ta xông vào không nổi.Trương Tường vẻ mặt hung ác, cầm súng chỉ vào đầu của Trần Nguyên quát lớn:- Thả con mẹ cái rắm!

Hiện tại lập tức xông vào trong tiêu diệt Trì Dương, bắt những kẻ khác lại.

Nếu không lão tử sẽ một phát bắn nát đầu của mày.Trương Tường nhìn qua những phần tử võ trang còn lại quát:- Còn bọn mày nữa!

Đều xông vào cho tao!

Nếu bắt không được người bên trong thì chúng phải chết cả!- Vâng!

Tường ca!Trần Nguyên cắn răng một cái, vẻ mặt đau khổ quay người xông vào trong cửa lớn.Một đám phần tử võ trang xông thẳng vào cửa lớn.Trì Dương ẩn núp trong bóng tối, Trần Nguyên vừa rồi xông vào thì hắn liền bóp cò, bây giờ nhìn thấy một đám người xông vào trong thì thoáng một phát bắn ngã ba tên phần tử võ trang xuống đất.

Trần Nguyên cũng bị bắn trúng một viên, nhưng mà hắn nhanh chóng lăn vòng qua một bên.Thừa dịp đạn của Trì Dương bắn tới thì đám phần tử võ trang còn lại nổ súng nhắm vào hướng của Trì Dương mà bắn phá, lúc này bắn yểm hộ chi viện cho người phía sau xông vào.Trì Dương lăn một vòng, cách vị trí cũ một đoạn và trôn vào trong chô khác.

Phòng hộ phục cấp 2 có thể ngăn cản viên đạn đấy, nhưng mà cũng không phải vô địch, nếu đầu của hắn bị bắn trúng thì hắn cũng phải chết.Trốn vào phòng trên lầu, những nữ sinh kia sự hãi gần chết, các nàng thật không ngờ lại thấy cảnh bắn nhau.

Nhũng chuyện này trước kia chỉ nhìn thấy trong phim mà thôi.Những phần tử võ trang tiến vào thì một đạo ma quang hiện ra dưới đất.

Tiếp theo một một cây gai đất dài ba mét đâm lên, trực tiếp dâm xuyên qua người một gã phần tử võ trang, máu tươi từ gai đất không ngừng chảy xuống.Gai đất bất thình lình như vậy làm cho đám phần tử võ trang sợ hãi, nhao nhao tìm kiếm công sự che chắn né tránh.Trì Dương thừa cơ xuất hiện bắn pha, đem hai gã phần tử võ trang bắn gục, lập tức lăn một vòng.Trì Dương vừa mới lăn qua thì viên đạn lại bắn vào vị trí lúc trước, vách tường có mảnh đản xuyên qua.Trương Tường nhìn chằm chằm vào tình cảnh trong tiểu viện và nghiến răng nghiến lợi.- Đáng chết!

Không nghĩ tới một Trì Dương cũng lợi hại như vậy!Trì Dương chuyển chức nghề nghiệp là binh sĩ, có được kỹ năng thao túng súng ống, trình độ xạ kích của hắn hơn xa một đám ô hợp mà Trương Tường dẫn đầu.Trương Tường mang theo bộ hạ, bởi vì đạn dược thiếu thốn cho nên mỗi người mang theo không được trăm viên, chính xác cái gì, căn bản không có.- Xông vào đi! !

Tiêu diệt hắn!Trương Tường nổi giận gầm lên một tiếng, từ chỗ ẩn nấp nhảy ra ngoài, tiến vào trong tiểu viện.

Nếu xông vào thì không ổn, bọn họ bây giờ còn có năm người, có nhân số ưu thế, lại dông dài thì phiền toái.- Mày muốn giết ai?Đúng lúc này âm thanh lạnh như băng truyền tới sau lưng của Trương Tường.Trong lòng Trương Tường cảm thấy ác hàn, lúc này hắn lại lăn một vòng.Sau một khắc làn đạn dày đặc bắn về phía năm tên phần tử võ trang, thoáng một cái đã bắn giết hai tên.Nhạc Trọng một tay cầm súng tiểu liên 79, một tay cầm Phảng Chế Đường Đao xông vào trong sân, hắn như báo săn chớp động mấy cái đã tới sau lưng mấy tên phần tử võ trang, một đao chém xuống, đầu của một tên phần tử võ trang rơi xuống.Bạch Cốt cũng như ảnh tùy hình xuất hiện bên người của Nhạc Trọng, một búa trực tiếp chém bay đầu hai tên phần tử võ trang bên cạnh.

Chương 82: Tiêu diệt hoàn toànChỉnh sửa : kktruyen.comTrong nơi này cũng chỉ còn lại mình Trương Tường.Lúc này Trương Tường vẻ mặt hoảng sợ, thoang cái quỳ xuống đất, nhìn qua Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn nói:- Không nên giết tôi!

Nhạc Trọng!

Không nên giết tôi!

Tôi nguyện ý đầu hàng!

Tôi nguyện ý đầu hàng làm chó của ngài, đừng giết tôi!

Tôi sẽ đem toàn bộ nữ nhân cho ngài, cầu ngài đứng giết tôi!Tuy Trương Tường nhìn qua thì vô cùng hung hăng càn quấy đấy, thế nhưng mà hắn lại vô cùng sợ chết, hắn vừa thấy chuyện không ổn thì nhìn qua Nhạc Trọng cầu xin tha thứ.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn Trương Tường và Phảng Chế Đường Đao trong tay vung lên, một đao chém bay đầu của Trương Tường.Đầu lâu của Trương Tường lăn vài vòng trên mặt đất, trong mắt tràn ngập kinh hãi cùng sợ hãi.- Nhạc Trọng, anh đã trở về!Trì Dương từ trong tiểu viện đi ra ngoài, nhìn thấy Nhạc Trọng, buông lỏng một hơi.Đám người Trương Tường gây áp lực không nhỏ cho Trì Dương.

Cầm súng ống trong tay uy hiếp Trì Dương thì còn áp lực hơn cả tang thi nhiều.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Ân!

Tôi đi xử lý vài chuyện.

Anh trước ở lại nơi này, trừ người của chúng ta ra thì không ch bất luận kẻ nào xông tới cả.Trì Dương nói:- Ân!Nói xong Nhạc Trọng nhanh chóng chạy ra bên kia.Bốn đại thủ lĩnh của Trường Quang Thôn cũng đại biểu bốn thế lực võ trang của Trường Quang Thôn.

Lực lượng võ trang của Vương Quang Hổ đã chết trong miệng của ba con chó biến dị, võ trang của Lôi Chấn, Trương Tường đã bị diệt trong tay Nhạc Trọng, lúc này cũng chỉ còn lại lực lượng võ trang của Trần Ngôn mà thôi.Trong một gian nhà dân, Nhạc Trọng phát hiện Lưu Diễm và người bên cạnh Lưu Diễm, ngồi cạnh là năm tên nam tử không có vũ trang.- Nhạc ca, ngài đến!Nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt thì Lưu Diễm chào đón, chỉ vào năm tên nam tử nói:- Bọn họ trước kia là người của Lôi Chấn, Vương Quang Hổ.

Xử lý bọn họ như thế nào?Năm tên nam tử này vô cùng sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, trong bọn họ có người nào không thấy cảnh Bạch Cốt đại khai sát giới khủng bố cơ chứ.Nhạc Trọng nhìn qua năm tên nam tử này, lạnh lùng nói:- Từ giờ trở đi các người là bộ hạ của tôi, phải vô điều kiện hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của tôi.

Không phục thì đi chết.

Hiện tại lập tức cầm lấy súng, cùng theo tôi chiến đấu, hiểu chưa?Nhạc Trọng muốn có một đội ngũ đi theo, cũng không cần lo lắng bọn họ làm phản, bởi vì hắn có thể vào thời điểm bọn họ làm phản hết giết tất cả.

Trước mắt Nhạc Trọng không có người dùng, cũng chỉ có thể dùng những người này mà thôi.Năm tên phần tử võ trang này buông lỏng một hơi, đi qua bên kia cầm lấy vũ khí của mình.- Vâng!

Nhạc ca.Có thể bảo trụ tánh mạng đã là nguyện vọng lớn nhất của năm tên này rồi.

Giữa thế cục hỗn loạn như vậy sống sót mới là đệ nhất, về phần nghe lệnh của người nào thì với bọn họ không sao cả.

Cũng không phải mỗi một người đều bán mạng cho Vương Quang Hổ, bọn họ đầu nhập vào Vương Quang Hổ, Lôi Chấn cũng là vì muốn sống sót, sốt thật tốt a.Bốn đại thủ lĩnh của Trường Quang Thôn cũng đại biểu cho bốn cỗ thế lực lớn nhất của Trường Quang Thôn này.

Lực lượng vũ trang của Vương Quang Hổ đã chết trong miệng ba con chó biến dị, lực lượng của Lôi Chấn, Trương Tường đã chết trong tay Nhạc Trọng rồi, lúc này cũng chỉ còn lại lượng của Trần Ngôn..- Lưu Diễm, anh mang theo tiểu đội đi tới biệt thự của Vương Quang Hổ.

Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao, các người đi tới biệt thự củaTrương Tường, đừng cho kẻ nào làm bậy.

Những người còn lại đi theo tôi.Nhạc Trọng nhanh chóng đưa ra phân phó.Lưu Diễm sau khi khảo nghiệm một hồi miễn cưỡng có thể tin cậy.

Nhạc Trọng có thể tin cậy dẫn người đi ổn định thế cục, những phần tử võ trang không ổn định được hắn mang theo người.

Hắn có lòng tin có thể tùy thời trấn áp những phần tử vũ trang không ổn định này.Sau khi dẫn dắt một đám bộ hạ, Nhạc Trọng rất nhanh tìm được biệt thự mà Trần Ngôn ẩn núp.Nhạc Trọng đi vào trong biệt thự của Trần Ngôn ẩn nấp cũng không có chiêu hàng, trực tiếp ra lệnh cho Bạch Cốt:- Đi lên giết sạch người cầm súng!Bốn đại thủ lĩnh trong Trường Quang Thôn Tứ này đều có ảnh hưởng thật lớn tới người nơi đây.

Nhạc Trọng trong Trường Quang Thôn không có một chút căn cơ, nếu Trần Ngôn đầu hàng thì hắn tương đối khó xử lý Trần Ngôn, còn không bằng thừa dịp này trực tiếp giết đi, đem toàn bộ thủ lĩnh của Trường Quang Thôn tiêu diệt đi.

Như vậy cả Trường Quang Thôn sẽ không có kẻ nào dám cải lời của hắn cả.Nhạc Trọng trước đó không muốn phát sinh xung đột với người của Vương Quang Hổ, là vì Trì Dương, Lộ Văn không được an toàn.

Cũng không có nghĩa là hắn tán đồng phong cách hành sự của bọn người Vương Quang Hổ.

Lúc này có cơ hội thì hắn không ngại thuận thế tiêu diệt bọn người Trương Tường.Bạch Cốt lập tức đi vào trong biệt thự Trần Ngôn ẩn thân.Trần Ngôn cũng là người thông minh, vừa nhìn thấy đặc chủng khô lâu Bạch Cốt của Nhạc Trọng thì chợt sắc mặt trắng nhợt, đoán ra được ngọn nguồn:- Khô lâu?

Nhạc Trọng trở về?

Hắn muốn giết mình!Hai tên tâm phúc của Trần Tứ còn sót lại không ngừng bắn vào Bạch Cốt.Bạch Cốt giống như cây to mặc cho mưa rơi sấm sét, mặc dù vị đạn bắn trúng cũng không cách nào đánh gãy xương cốt của nó.

Nó giống như sát thần tiến vào trong biệt thự, búa lớn huy động chém giết tên phần tử võ trang.Trần Tứ vừa vặn đổi băng đạn, hắn còn cách Bạch Cốt tựu một đoạn nên điên cuồng bắn phá:- Hỗn đản đáng chết!

Đi chết đi!Bạch Cốt thập phần nhanh nhẹn nhảy qua bên cạnh, né qua xạ kích của Trần Tứ, tiện tay một búa chém vào đâu lâu của Trần Tứ, đầu lâu bay lên cao cao.Trần Ngôn quay người chạy trốn.Một búa của Bạch Cốt tiện tay đánh qua trực tiếp chém Trần Ngôn thành hai đoạn, máu tươi và ruột rơi xuống đất.- Đừng giết tôi! !

Đừng giết tôi!Một gã phần tử võ trang sợ tới mức hét lên, vứt bỏ súng trường 81 trong tay, giơ tay lên cao cao.Bạch xe.m. ,t ại ,kk-truye n. co-m Cốt dùng con mắt linh hồn ma hỏa nhìn chằm chàm vào tên này, thân hình chớp động, thập phần nhanh nhẹn đi ra khỏi biệt thự của Trần Ngôn, một búa một phá cửa phòng, xem xét bên trong có địch nhân cầm súng hay không.- Đi theo tôi!Nghe được tiếng súng trong biệt thự đã ngừng, Nhạc Trọng lúc này mới mang theo năm tên bộ hạ mới đi vào trong biệt thự của Trần Ngôn.Sao khi tiến vào biệt thự củaTrần Ngôn thì nhìn qua ba người Trần Ngôn bị chém đầu, chém ngang lưng khủng bố, năm tên bộ hạ đi theo sau lưng Nhạc Trọng lúc này cảm thấy nội tâm vô cùng may mắn.

Nếu như không phải bọn họ đầu hàng thì chắc chắn hiện giờ đã biến thành thi thể rồi.Tên phần tử võ trang bỏ xuống lúc này đang ngồi xuống đất giơ hai tay, không dám có chút di động nào.Nhạc Trọng nhìn qua năm người kia, lạnh lùng nói:- Các người đi tìm vật tư và người sống sót mang tới nơi này, không cần động thủ động cước, hiểu chưa?- Vâng!

Nhạc ca!Trong lòng năm tên rùng mình, lớn tiếng đáp, sau đó tiến vào trong biệt thự bắt đầu điều tra.Năm nữ nhân được bộ hạ của Nhạc Trọng áp vào trong phòng, năm nữ nhân này vô cùng hoảng sợ nhìn qua Nhạc Trọng, không biết vận mệnh của các nàng sẽ biến thành cái dạng gì.

Chương 83: Minh tinhChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua năm nữ nhân này, phát hiện dung mạo của năm nữ nhân này không tệ, mỗi một người đều không kém gì Vương Lan.Một gã võ trang hưng phấn chạy tới chỗ Nhạc Trọng báo cáo nói:- Nhạc ca!

Trong mấy gian phòng ở trên lầu hai chúng tôi phát hiện nhiều gạo, màn thầu, rượu và các lương thực khác.

Chỗ đó đoán chừng chính là nơi cất giấu đồ vật của Trần Ngôn.Trong tận thế này thì vật tư cùng đồ ăn mới là trọng yếu nhất.Nhạc Trọng phân phó nói:- Lưu hai người ở chỗ này trông coi vật tư, những người khác mang theo bọn họ ra ngoài.- Vâng!

Nhạc ca!Hai gã võ trang ứng một câu, sau đó thủ tại chỗ này.Nhạc Trọng cũng không cần lo lắng bọn họ sẽ chạy trốn.

Bên ngoài Trường Quang Thôn khắp nơi đều là tang thi, biến dị thú là tồn tại nguy hiểm.

Những phần tử võ trang này có trộm vật tư chạy ra khỏi Trường Quang Thôn cũng sống không được bao nhiêu ngày.- Bên kia là ổ gà!

Chuyện gì xảy ra?Nhạc Trọng rời khỏi biệt thự Trần Ngôn không lâu, đã nhìn thấy cửa phòng ổ gà mở rộng ra, ba nam nhân vội vội vàng vàng đi vào trong ổ gà.Nhạc Trọng nhướng mày, dẫn theo một đoàn người đi qua ổ gà.Nhạc Trọng từng đi qua ổ gà một lần, đã nghe được mùi hôi thối bên trong, hắn cất bước tiến vào thì nhìn thấy một màn kinh người.Chỉ thấy trong gian phòng một trăm mét vuông này phủ lên một tầng rơm rạ màu vàng, có tầm mười nữ nhân xanh xao vàng vọt hoặc nằm hoặc là ngồi dưới đất, không có một tia sinh khí, giống như người chết vậy.Bảy nam nhân vây quanh hai nữ nhân đang làm ra chuyện dâm ô.Nam nhân hưng phấn cười dâm đãng, âm thanh thở dốc nỉ non của nữ nhân không ngừng quanh quẩn trong ổ gà.- Thật đáng chết!Nhìn thấy một màn này trong mắt Nhạc Trọng hiện ra một vòng sát cơ, trực tiếp tiến lên một bước, một đao chém lên đầu lâu của nam nhân trước mặt, trực tiếp chém bay đầu của tên này.Máu tươi từ trên đầu của tên này bắn ra ngoài, bắn tung tóe lên người nữ nhân bên dưới hắn và nam nhân chung quanh.Bị máu tươi nóng rực bắn lên người, hai gã nam tử lập tức sợ tới mức không kịp mặc quần vào, đã quỳ rạp trên mặt đất:- Đại gia tha mạng!

Đại gia tha mạng!Bốn gã nam tử còn lại loạn rối tinh rối mù, quỳ trên mặt đất nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Đại ca tha mạng!

Đại ca tha mạng!Âm thanh của Nhạc Trọng băng hàn, nhìn qua ba gã bộ hạ nói một câu:- Tôi nói rồi, thừa cơ gian dâm phụ nữ phải chết.

Giết chúng đi.- Vâng!

Nhạc ca!Ba gã bộ hạ ứng một tiếng, trực tiếp dùng súng bắn chết sáu gã nam nhân đang quỳ trên đất.Sáu tên nam nhân bị đạn bắn trúng sau đó gục ngã trên đất.Nhạc Trọng nhìn qua những nữ nhân bị dày vò không còn hình người chung quanh, trong nội tâm thập phần trầm trọng.

Đây là tận thế, tận thế điên cuồng, nhân tính hắc ám bởi vì mất đi ước thúc và tuyệt vọng vào tương lai nên phóng đại.Thời bình làm chó, loạn thế không người.

Những lời này Nhạc Trọng cũng nghe qua, hắn chưa từng có cảm giác nặng nề như bây giờ.Nhạc Trọng sau khi lên đại học thì cũng đọc không ít sách.

Trong đó có một ít hồi ức của tướng lãnh Quốc Dân Đảng.

Trong hồi ức đó có không biết bao nhiêu kẻ mê tín, vì ca ngợi bản thân và tô đẹp thân thế cũng nhìn thấy tình hình xã hội lúc đó.Một gã tướng lãnh từng nhớ lại, sau khi quân phiệt của hắn hỗn loạn tan rã thì những bại binh kia không kiêng nể gì đốt giết, gian dâm phụ nữ, hắn là tướng lãnh cao cấp đi ra ngăn cản chuyện gian dâm này đều bị người ta dùng súng éo rơi đi.

Có thể thấy được trong nội tâm nhân loại một khi mất đi ước thúc thì hắc ám điên cuồng sẽ hiện ra.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Lưu một người trong coi ở chỗ này!

Không có lệnh của tôi không ai được vào.- Vâng!Một gã bộ hạ ứng một câu.- Nhạc Trọng...

Anh là Nhạc Trọng sao? ...

Cứu cứu tôi...

Cứu tôi!Thời điểm Nhạc Trọng quay người muốn rời đi thì một âm thanh vô cùng suy yếu trên mặt đất vang lên.Nhạc Trọng nhìn lại, nhìn qua nữ nhân da thịt trắng nõn, trên thân thể lại dính đầy chất lỏng trắng đang cầu khẩn hắn.Nhạc Trọng nhìn qua nữ nhân và hỏi:- Cô là ai?Trong mắt nữ nhân kia chảy nước mắt và tràn ngập hối hận, suy yếu nói ra:- Tôi là Lý Mạn Ny.Từ khi Lý Mạn Ny từ buổi tối kia cướp lấy xe trường học chạy đi, một đường tránh né trốn chết, chạy ra khỏi thành phố Lôi Giang.

Sau đó ra ngoài tìm kiếm vật tư bị Vương Quang Hổ phát hiện, mang về Trường Quang Thôn.Lý Mạn Ny tướng mạo chỉ có thể xem như mỹ lệ, vài ngày trước nàng một lần không cẩn thận làm tức giận Vương Quang Hổ nên bị giáng chức đưa vào ổ gà nhận lấy toàn bộ lăng nhục.Nhạc Trọng tiện tay gọi một gã bộ hạ, lấy hai khối kẹo đưa cho bộ hạ.- Anh tới đây.

Hảo hảo chiếu cố nữ nhân này một chút.- Vâng!

Nhạc ca!Tên bộ hạ kia có chút lề mề đi tới, nhìn qua Lý Mạn Ny trên mặt đất thì có chút xấu hổ, hắn cũng chơi qua nữ nhân dưới đất này.Nhạc Trọng nhìn qua bộ hạ, hiểu được chút ít, thản nhiên nói.- Chuyện đã qua rồi.

Tôi cũng không muốn truy cứu.

Anh phải chiếu cố nàng kỹ lưỡng, đừng làm cho nàng chết là được.

Nàng là đồng học cùng trường của tôi.Nữ nhân trong ổ gà đại đa số bị phần tử võ trang chơi qua, Nhạc Trọng muốn báo thù cho các nàng thì nhất định phải giết sạch những phần tử võ trang.

Đối với Nhạc Trọng mà nói hắn không thể nào làm như vậy.Tên bộ hạ của Nhạc Trọng cũng buông lỏng một hơi nói ra.- Nhạc ca yên tâm, tôi tuyệt đối chiếu cố nàng thật tốt.Nhạc Trọng gật đầu, đứng lên, đi nhanh ra bên ngòi.

Lý Mạn Ny cũng không là cái gì của hắn, hắn chỉ có thể giúp nàng tới mức này, hắn còn có chuyện cần làm, không thể ở nơi này vì nữ nhân lựa chọn rời khỏi hắn mà tốn sức.Nhìn qua bóng lưng Nhạc Trọng rời đi, nước mắt trong mắt Lý Mạn Ny chảy thành dòng, trong hối hận còn có cảm kích nói một câu:- Cảm ơn!Lý Mạn Ny lúc trước chọn lựa Triệu Chân cùng thoát ra khỏi thành phố Lôi Giang hối hận không thôi, nếu như nàng ở bên người Nhạc Trọng thì không bao giờ tao ngộ chuyện hôm nay.Tên bộ hạ Nhạc Trọng cúi người, hắn móc ra cây kẹo đưa cho Lý Mạn Ny.Một đường xử bắn vài tên nhân nhân lúc cháy nhà hôi của, gian dâm phụ nữ thì thế cục cũng ổn định lại.

Dù sao đại bộ phận mọi người nhát gan sợ phiền phức, trốn ở trong nhà không đi ra, người rối loạn chỉ là một phần nhỏ.- Nhạc ca, những nữ nhân này là tư tàng của Vương Quang Hổ đấy.Nhạc Trọng mang người tới biệt thự của Vương Quang Hổ và Lưu Diễm dow,n lo.a d ebook- m,ới, nh,ất t ạ.i ,k k-tru-ye,n .-com thật hưng phấn mang theo mấy nữ nhân đi về phía Nhạc Trọng báo cáo.Nơi đây có mười một nữ nhân, mỗi một nữ nhân dung mạo, dáng người đều trên tiêu chuẩn.

Một người trong đó lớn lên dáng người đầy đặn, dung nhan tinh xảo, mang trên người ngạo khí và hương thơm vũ mị, ở trong đám nữ nhân như hạc giữa bầy gà, hết sức xuất sắc.Nhạc Trọng nhìn nữ nhân kia liếc, nhướng mày nói:- Nữ nhân kia là ai?

Tại sao tôi nhìn thấy quen mắt thế?

Chương 84: Biên chếChỉnh sửa : kktruyen.comLưu Diễm hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc ca!

Nữ nhân kia là đại minh tinh Lôi Ngọc Thanh ah!

Đây chính là đại minh tinh đóng rất nhiều phim nổi tiếng đấy.

Nàng cũng là nữ nhân mà Vương Quang Hổ sủng ái nhất.Lôi Ngọc Thanh dùng ánh mắt vũ mị nhìn qua Nhạc Trọng, nàng là nữ nhân có khí chất và xinh đẹp mười phần, trên người có thân phận đại minh tinh thân càng tăng thêm cho nàng vài phần vũ mị, tăng thêm nàng cũng thành thạo thủ đoạn với nam nhân, lúc trước cũng mê muội Vương Quang Hổ thần hồn điên đảo, phần lớn thời gian chỉ sủng ái một mình nàng.

Nàng cũng có tự tin có thể mê đảo Nhạc Trọng là mao đầu tiểu tử.Trong nữ nhân của Vương Quang Hổ cũng chỉ có Lôi Ngọc Thanh có khí chất, tướng mạo, dáng người, bộ dạng thùy mị tổng hợp lại là chống lại được dung nhan khí chất của Quách Vũ.

Lôi Ngọc Thanh là nữ nhân thành thục mà nam nhân yêu thích, khí chất xuất chúng.Lôi Ngọc Thanh nhìn thấy Nhạc Trọng đang nhìn qua nàng, chợt tự nhiên cười nói, ưỡn bộ ngực đầy đặn lên, bày ra bộ mặt xinh đẹp nhất của mình.

Nàng ở trong Trường Quang Thôn này nhìn thấy tàn khốc của tận thế, chỉ có đạt được cường giả bảo hộ thì nàng mới có thể sống sót thật tốt.

Về phần gã cường giả kia là Vương Quang Hổ hay là Nhạc Trọng nàng không quan tâm.Nhạc Trọng chỉ nhìn qua Lôi Ngọc Thanh một lần thì không nhìn lần thứ hai, nhàn nhạt nhìn qua Lưu Diễm nói ra:- Biết rõ!

Lưu hai người trông coi các nàng là được rồi, chờ an bài!Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì Lôi Ngọc Thanh biến sắc, nhưng mà nàng biết nghe lời nên không làm ra phản kháng gì.

Không cải lời cường giả là một trong những pháp tắc mà nàng học được.

Những nữ nhân cải lời chống đối Vương Quang Hổ đều bị hành hạ không còn hình người, muốn sống không thể, muốn chết không được.Nhạc Trọng mang người đi lại bôn ba trong Trường Quang Thôn một ngày, tìm tòi vật tư, trấn áp những người cháy nhà hôi của, thu nạp bộ hạ, phân phối bọn họ nhiệm vụ mới, bận rộn cả ngày mới khiến cho Trường Quang Thôn miễn cưỡng trở lại bình tĩnh ngày xưa.Ban đêm, trong biệt thự của Vương Quang Hổ ngày xưa có bày một bàn tiệc lớn.Trong yến hội này có những người sống sót ở thành phố Lôi Giang mà Nhạc Trọng mang theo tới Trường Quang Thôn này, cũng có vài tên bộ hạ mà hắn vừa mời chào.Yến hội phân biệt ở vào đại viện biệt thự cùng t-ruy.ện đ ư,ợ,c- -c.o p y tạ,i, kktru,y,e n. c om trong phòng, trong phòng có Nhạc Trọng, Vương Song, Lộ Văn, Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao, đại cẩu tử, Lưu Diễm, Tiếu Minh.

Quách Vũ thì đứn sau lưng Nhạc Trọng, với tư cách nhân viên phục vụ cho Nhạc Trọng.Đại cẩu tử, Lưu Diễm, Tiếu Minh đều là tiểu đội trưởng đươc Nhạc Trọng đề bạt, mỗi người chưởng quản hai tên thủ hạ.

Vương Song cũng được Nhạc Trọng bổ nhiệm làm tiểu đội trưởng, thủ hạ có hai gã phần tử võ trang làm bộ hạ.

Trì Dương chính là thống soái của năm phần tử võ trang.Trong yến tiệc này bày biện thịt gà thơm ngát, ốc đồng xào gà, cá chấm cỏ hấp, tôm xào, rau dại xào, bánh bao trắng, cơm trắng.Những thức ăn này là bình thường trước tận thế, nhưng mà trong tận thế thì bữa tiệc này cực kỳ phong phú, giá trị thậm chí vượt qua bào ngư, tổ yến, là những bữa tiệc lớn trước kia.Gà vịt trong Trường Quang Thôn không còn nhiều lắm, ước chừng chỉ có hơn hai mươi con mà thôi, nói cách khác món ăn như vậy Nhạc Trọng không thể ăn mỗi ngày.Trong phòng này mọi người đều từng ngụm từng ngụm ăn cơm, từng ngụm từng ngụm dùng bữa, không ai nói chuyện.

Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao hai nữ đi theo Nhạc Trọng vẫn mạo hiểm chiến đấu, tuy không lo ăn mặc, nhưng là ăn được thịt tươi như vậy trong tận thế còn là lần đầu tiên.

Các nàng cũng không còn rụt rè mà ăn miếng lớn.Đại cẩu tử, Lưu Diễm, Tiếu Minh càng không cần nói, bọn họ biết rõ thịt gà, cá trắm cỏ trong tận thế là khó có được cỡ nào.

Đều nắm chặt cơ hội này ăn như hổ đói.

Về sau có thể ăn được bữa tiệc như vậy quá ít.Yến hội trong sân chỉ là cơm trắng, xào rau dại, trong chén của mọi người có được miếng thịt và một miếng thịt gà.Trương Tâm khuấy động chén cơm trắng trong tay, có chút mất hứng nói ra:- Vì cái gì bọn họ có thể được ăn nhiều thịt gà, chúng ta cũng chỉ có ăn thịt và một miếng thịt gà thế này?Vương Phương nhíu mày lại, mỉa mai nói:- Cô nên biết đủ đi!

Ngồi ở trong đó đều là cường giả có thể chiến đấu với tang thi.

Có thể có cơm trắng và thịt ăn cũng đã rất không tồi.

Chẳng lẽ cô còn muốn ăn cháo trộn rau dại lúc trước sao?Nghe được bát cháo rau dại thì mọi người nhịn không được nhìn qua yên tiệc bên trong.Lý Mạn Thi thân thể đã tắm rửa sạch sẽ ngồi bên kia, thay một bộ quần áo sạch sẽ nhưng dáng người tiều tụy.Lý Mạn Ny cúi đầu, không có nhìn qua những người khác, ăn từng hạt cơm trong chén, không có ngạo khí ngạo mạn lúc trước chỉ trích Nhạc Trọng.

Có nhiều thứ sau khi mất đi mới cảm thấy trân quý, một bát cơm trắng đối với Lý Mạn Ny mà nói đã là món ngon rồi.

Trương Tâm khuấy động cơm trắng cảm thấy mất hứng, nói:- Tôi chỉ hơi giận thôi mà!

Những người khác thì cũng bỏ đi, Lộ Văn, Trần Dao không có bản lãnh gì, dựa vào các nàng được ăn uống thả cửa, chúng ta thì ở đây ăn cơm trắng.Trương Tâm cũng biết tình hình của các nàng hiện tại so với thôn dân của Trường Quang Thôn còn tốt hơn nhiều.

Nhưng mà nhân tâm chưa đủ, các nàng so sánh với Lộ Văn, Trần Dao thì sinh hoạt chênh lệch một bậc.Viên Doanh nhìn Trương Tâm, lạnh lùng cười nói:- Lộ Văn là nữ nhân của Nhạc Trọng.

Trần Dao có Kỷ Thanh Vũ bảo kê, các nàng tự nhiên có thể đi lên.

Trên đời này không bao giờ có chuyện gì là công bằng.

Trước kia không bây giờ càng không, cô còn không chịu hiểu sao?Viên Doanh không cách nào đi vào trong yến hội thì trong nội tâm cũng không thoải mái, nhưng mà nàng càng cảm thấy chán ghét Trương Tâm.

Phàm là Trương Tâm nói thì nàng sẽ đáp trả lại.Trương Lệ mở miệng khuyên nhủ:- Đều bớt tranh cãi đi!Trương Lệ so với Trương Tâm, Viên Doanh những cô gái được chiều chuộng quen rồi còn hiểu chuyện hơn.

Nàng cũng không muốn lại vì mọi người lén nghị luận mà bị Nhạc Trọng hoạch tội.

Một trận chiến hôm nay Nhạc Trọng giết không ít người.

Nhân tâm biến hóa thế nào ai cũng không biết, Nhạc Trọng có thể biến thành bạo quân như Vương Quang Hổ hay không khó nói được.Được Trương Lệ khuyên bảo cho nên hai nữ không nói thêm cái gì, bắt đầu ăn cơm.Trương Tuyền vừa ăn cơm vừa lặng lẽ nhìn qua đại sảnh bên trong, tìm kiếm thân ảnh Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vừa ăn lấy cơm vừa lo lắng cho tương lai.Nhạc Trọng trước đó chưa từng làm qua thủ lĩnh.

Lúc này hắn thuận thế tiêu diệt bốn đại thủ lĩnh Trường Quang Thôn và tiếp thu thế lực của Trường Quang Thôn, đồng thời cũng tương đương có một cục đả đặt lên vai của hắn. mây trăm người của Trường Quang Thôn tương lai sẽ do hắn quyết định.Những thứ khác không nói, chỉ vấn đề cơm ăn của mấy trăm người thì trước mắt Nhạc Trọng cảm thấy khó giải quyết rồi.Trường Quang Thôn trước kia có bốn đại thủ lĩnh tìm kiếm không ít vật tư, trong đó đồ ăn nếu mười mấy người ăn vài năm cũng không thành vấn đề.

Thế nhưng mà nếu cho vài trăm người tùy tiện ăn thì mấy tháng cũng không qua nổi.

Chương 85: Cố hóa nhanh nhẹnChỉnh sửa : kktruyen.comChính là vì như thế Vương Quang Hổ mới chỉ co thể cam đoan mình và tâm phúc được đủ ăn, còn người khác chỉ có được đồ ăn mốc meo mà thôi.Hạt giống lương thực không thể nảy mầm được, chuyện này càng làm vấn đề lương thực trở nên trầm trọng.- Vị trí thủ lĩnh không phải dễ làm như vậy.

Muốn làm thủ lĩnh có lương tâm càng kho.

Xem ra làm bạo quân mới thoải mái.Nhạc Trọng cười khổ một tiếng, lắc đầu, trong nội tâm thầm nghĩ.Nếu như làm bạo quân như Vương Quang Hổ, không cân nhắc tương lai và những người khác chết sống, Nhạc Trọng trôi qua đúng là rất thoải mái đấy.

Nhưng mà như vậy không phù hợp tính cách của hắn.Sau khi ăn uống no nê, ba gã nữ nhân xinh đẹp đi ra đem cơm thừa canh cặn trên bàn mang đi.- Tốt rồi!

Hiện tại bắt đầu thảo luận tương lai của chúng ta một chút.

Tôi nghĩ như thế này.

Đầu tiên trong đội ngũ chúng ta sau này chia làm đội viện chính thức, đội viên dự bị, nhân viên ngoại biên.

Đãi ngộ cũng chia ra làm ba cấp.- Đãi ngộ của đội viên chính thức là mỗi ngày nhận được nửa cân gạo.

Đội viên dự bị mỗi ngày có ba lượng gạo.

Nhân viên ngoại biên mỗi ngày được một lượng gạo.

Đối với nhữn người khác của Trường Quang Thôn thì mỗi ngày cấp cho bọn họ hai lần cháo loãng duy trì sự sống.

Thôn dân phục vụ cho Trường Quang Thôn thì chúng ta sẽ dùng gạo mua sự phục vụ của bọn họ.

Muốn nhận được nhiều thì nhất định phải phát huy thể lực của mình, làm việc cho giỏi.Nhạc Trọng phát hiện không ít gạo và vật tư trong nhà của bốn đại thủ lĩnh Trường Quang Thôn, có thể tiến hành trả lương theo cách này, hiện tại trong Trường Quang Thôn khan hiếm nhất chính là lương thực.Nhạc Trọng thoáng cái giao vị tri béo bở cho những người thân tín của mình:- Lộ Văn phụ trách điều phối và bảo đảm vật tư, đại cẩu tử thì phụ trợ cho nàng.Đại cẩu tử mặt mày hớn hở, vỗ ngực cam đoan, nói:- Vâng!

Nhạc ca!

Tôi nhất định sẽ bảo vệ tốt vật tư.Lúc này đại cẩu tử lập đại công nhờ mật báo, Nhạc Trọng cũng phải khen thưởng hắn.

Nếu không có đại cẩu tử mật báo, người mà Nhạc Trọng cứu từ trong thành phố Lôi Giang ra đã chết không it.Điều phối vật tư chính là công việc béo bở, đại cẩu tử đạt được chức vụ này thì người cả Trường Quang Thôn phải cho hắn mặt mũi, không dám dễ dàng đắc tội hắn.- Trì Dương phụ trách tiểu đội chiến đấu thứ nhất!

Chuyên trách tìm tòi vật tư.

Kỷ Thanh Vũ là người phụ trách tiểu đội chiến đấu thứ hai.

Vương Song phụ trách tiểu đội chiến đấu thứ ba!

Lưu Diễm phụ trách tiểu đội chiến đấu thứ tư!

Tiếu Minh phụ trách tiểu đội chiến đấu thứ năm!

Đội viên thì ngày mai chiêu mộ.- Đội viên mới chiêu mộ thuộc về nhân viên ngoại biên.

Săn giết năm đầu tang thi bình thường thì được chuyển thành đội viên dự bị.

Người đội dự bị sau khi chém giết hai mươi đầu tang thi bình thường có thể tấn chức trở thành đội viên chính thức.- Tất cả đội trưởng đều lệ thuộc đội viên chính thức, hưởng thụ đãi ngộ của đội viên chính thức.

Trừ các người ra, thành viên trước mắt thuộc về đội viên dự bị.

Chờ bọn họ lập đầy đủ công lao thì tấn chức.Nhạc Trọng nhìn Trần Dao nói:- Trần Dao, cô đi tổ chức bộ nội vụ.

Chọn ít nhân thủ chuyên môn phụ trách các loại công việc vặt vãnh.Trần Dao cũng không có thiên phú và năng lực chiến đấu như Kỷ Thanh Vũ.

Kỷ Thanh Vũ cũng không muốn Trần Dao tham dự vào công việc chiến đấu nguy hiểm.

Đồng thời Trần Dao rất có năng lực tổ chức, Nhạc Trọng giao những công việc vặt vãnh cho nàng đi xử lý, chính mình chuyên môn phụ trách chiến đấu và quyết sách.Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng, lên tiếng hỏi:- Nhạc Trọng, nh phải ở lại đây sao?

Chẳng lẽ anh không định đi căn cứ thành phố Lũng Hãi sao?Lời vừa nói ra thì tất cả mọi người nhìn qua Nhạc Trọng.

Chuyện này quan hệ tới tương lai của bọn họ, bọn họ đều nghe Nhạc Trọng nói như thế nào.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Căn cứ thành phố Lũng Hãi tôi cũng muốn đi!

Tôi nhất định phải đi chỗ đó nhìn một cái.

Nhưng mà trước đó tôi phải an bài tốt cho mấy trăm người của Trường Quang Thôn đã.

Trước khi tôi an bài tốt thì không thể đi.Thế giới biến dị gần một tháng, Nhạc Trọng lúc này cũng không có dã tâm quá lớn.

Nếu như căn cứ thành phố Lũng Hãi có thể an trí người sống sót thật tốt, Nhạc Trọng không ngại đem người sống sót ở Trường Quang Thôn này dời qua thành phố Lũng Hãi, bản thân mình đi tìm người thân.Nhưng mà trước mặt tai nạn, một chính quyền cường lực, một cơ quan cường lực là chỗ dựa cho mọi người.

Chính phủ chính là cơ cấu cường lực đó.Trần Dao vẻ mặt kiên định nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Tôi biết rõ!

Thỉnh anh an bài cho tội vào đội chiến đấu thứ hai.

Tôi muốn dùng năng lực chiến đấu.Người có được lực lượng cường đại mới có thể sống sót tốt trên thế giới này, những ngày này Trần Dao đã nhìn rõ điểm này rồi.

Trong tận thế chỉ có lực lượng mới không phản bội mình, cũng chỉ có thực lực mới là đối tượng dựa vào tốt nhất.- Tốt!Nhạc Trọng khẽ chau mày, vẫn gật đầu đáp.

Hắn tôn trọng lựa chọn của Trần Dao.

Dù sao Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ đều từng mạo hiểm thật lớn chiến đấu cùng hắn ở thành phố Lôi Giang.Nhưng mà bởi vì vậy chuyện phụ trách việc vặt vãnh còn thiếu.

Nhạc Trọng cũng không muốn lãng phí tinh lực vào chuyện giặt giũ, nấu cơm các loại lãng phí thời gian.Đúng lúc này Quách Vũ đứng bên người Nhạc Trọng đột nhiên nói ra:- Tôi đảm đương phục trách công việc vặt vãnh.

Tôi sẽ làm rất tốt.Quách Vũ trong sinh hoạt tàn khốc này cũng bị bức có tâm cơ.

Nàng đặt quyết tâm phải bắt lấy Nhạc Trọng.

Nàng muốn không ngừng đề thăng địa vị của mình trong lòng Nhạc Trọng, hơn nữa không ngừng gia tăng giá xe m tại ,k.kt r-uy,e,n . c.o m trị của mìn.

Trở thành người phục trách việc vặt vãnh, đây là cố gắng đầu tiên của nàng.Nhạc Trọng nhìn qua Quách Vũ một hồi lâu, mới gật đầu nói:- Tốt!

Cho cô thử một lần.

Tôi cho cô biên chế nhân viên sáu người, cô phải làm tốt.

Cô tạm thời biên chế làm đội viên dự bị, làm tốt còn có thể tấn chức đội viên chính thức.Quách Vũ mắt đẹp nhìn qua, lộ ra nụ cười ngọt ngào.- Vâng!

Chủ nhân!Quách Vũ cười rộ lên đẹp tới đáng yêu, Vương Song nhịn không được nhìn qua Quách Vũ nhiều vài lần.Lộ Văn mân mê cái miệng thấp giọng nói:- Tiểu hồ ly tinh!Cứ như vậy những lời đơn giản của Nhạc Trọng trên cơ bản đã hình thành tổ chức ban đầu của Trường Quang Thôn.

Nhạc Trọng lúc này cũng không có ý chiếm núi làm vua, Trường Quang Thôn chỉ là điểm dừng chân của hắn mà thôi.

Hắn sống ở chỗ này thành lập một tơ chức đơn giản chỉ là muốn đem lực lượng của mình và vài trăm người nơi đây sống tốt, có một điểm người tô nghiêm sống sót.Nhạc Trọng phân phó nói:- Quách Vũ!

Sau khi cô phụ trách công việc vặt vảnh, đi tìm trong số những người sống sót kia có người nào biết các công việc như chế tạo đạn dược, bảo hành sữa chữ xe cơ giới, cải trang, thợ rèn hay không.

Nếu có thì mang tới gặp tôi.Nhạc Trọng có vài người cường hóa thực lực không kém, thanh lý thi đàn quy mô nhỏ còn xem như được.

Nếu như gặp được thi đàn đại quy mô thì cần có súng ống hỏa lực trợ giúp.

Bằng không thì mệt mỏi chết bọn họ rồi.

Chương 86: S2 cường đạiChỉnh sửa : kktruyen.comQuách Vũ gật gật đầu, đem lời của Nhạc Trọng nhớ rõ trong lòng.- Vâng!Nhạc Trọng nói:- Hôm nay dừng ở đây.

Mọi người trở về nghỉ ngơi thật tốt.Mọi người đều nhao nhao đứng dậy rời đi.Nhạc Trọng trở lại trong biệt thự tắm rửa, thư thư phục phục nằm ở trên giường, từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra hai sách kỹ năng tuôn ra từ bốn con chó biến dị, một hộp báu màu xanh, năm hộp báu màu trắng.- Kỹ năng cấp ba: cố hóa nhanh nhẹn!

Kỹ năng bị động.

Học tập kỹ năng này có thể vĩnh cửu gia tăng 10 điểm nhanh nhẹn.- Kỹ năng cấp ba: niệm động lực thao túng!

Kỹ năng chủ động.

Phát động kỹ năng cần tiêu hao 4 điểm tinh thần lực, 4 điểm thể lực.

Phát động kỹ năng thì sau 10 giây tiêu 2 điểm thể lực, 2 điểm tinh thần lực.

Niệm động lực có thể tiến hành khống chế thao túng không phải sinh mạng thể, khống chế sức nặng vật thể, lớn nhỏ do tinh thần lực người thi pháp quyết định.- Tam cấp bí bảo: hỏa cầu giới chỉ.

Tinh thần +6.

Kèm theo kỹ năng: Tiểu Hỏa Cầu Thuật.

Mỗi ngày khả thi pháp một lần.Nhạc Trọng nhìn qua ba quyển sách kỹ năng thì trong mắt nóng rực, trong nội tâm thầm nghĩ:- Đều là bảo bối tốt!

Đáng tiếc, trước mắt mình chỉ học được ba kỹ năng chủ động.

Niệm động lực thao túng nên giao cho Trì Dương.Không do dự Nhạc Trọng lập tức lựa chọn học tập kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn, hơn nữa mang theo hỏa cầu giới chỉ trong tay.Nhạc Trọng học tập cố hóa nhanh nhẹn xong thì có phù văn mới hiện ra trong đầu của hắn, phù văn bóng loáng hiện ra, bắn ra từng đạo hắc sắc quang mang không ngừng cường hóa thân thể Nhạc Trọng.Sáng sớm ngày thứ hai, sáng sớm Nhạc Trọng liền mang theo Trì Dương, Lưu Diễm, Vương Song đi tới phương hướng kho đạn dược, Kỷ Thanh Vũ lúc này phải lưu thủ ở nhà.Thời điểm chiếc xe chạy tới kho súng ống đạn dược thì Nhạc Trọng bảo dừng lại.Sau khi xuống xe Nhạc Trọng lưu lại Trì Dương trông coi ô tô, bản thân của hắn thì cẩn thận tiềm hành đi về hướng của kho súng ống đạn dược.- Không có bị ăn sạch?

Đây là giải thích ở đây không có biến dị thú cỡ lớn a!Nhạc Trọng đi qua chỗ ba đầu biến dị thú lúc trước bị giết nhìn một cái, nhìn thấy thi thể của ba đầu biến dị thú không có bị ăn, trong nội tâm có chút buông lỏng một hơi.Nếu như ở gần có biến dị thú ăn thịt, chỉ sợ thi thể của ba con chó biến dị và người đã sớm bị ăn sạch cả rồi.Nhạc Trọng tiếp tục tiềm hành đi về phía trước, đi thẳng tới gần quân doanh kia.Nhạc Trọng từ tất cả góc độ quan sát trong quân doanh, cũng không có phát hiện biến dị thú nào thì lúc này mới từ từ cẩn thận đi qua hướng quân doanh.Nhạc Trọng đi tới cách cửa quân doanh một trăm mét, gỡ súng trường 81 mang trên lưng xuống, nhắm trúng một đầu tang thi ngoài trăm mét và bóp cò.Phanh một tiếng súng nổ vang, đầu lâu của tang thi có lỗ máu, té trên mặt đất.

Sau khi học tập kỹ năng thao tác súng ống, một người vốn không am hiểu súng như Nhạc Trọng lại thao túng súng ống như lão binh chơi súng vài chục năm, xạ kích vật thể bất động rât chuẩn xác.Bị tiếng súng hấp dẫn, hơn mười đầu tang thi ăn mặc quần áo quân nhân đi về hướng của Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng cầm lấy súng trường 81 trong tay xạ kích, vừa bắn vừa lui ra phía sau.Từng viên đạn xuyên qua thân thể của tang thi, tang thi di động không dễ dàng bắn trúng đầu.

Nhạc Trọng bắn xong hai mươi viên đạn thì chỉ bắn trúng đầu ba con, những viên đạn còn lại bắn xuyên qua người của tang thi.Học tập kỹ năng thao túng súng ống, Nhạc Trọng cũng không có đạt tới trình độ mỗi phát xuyên đầu, hắn chưa có đạt tới trình độ như vậy, những tang thi này là bia ngắm tốt nhất.Nhạc Trọng trải qua hệ thống thần ma cường hóa thì nắm giữ trong tay rất nhiều kỹ năng chiến đấu, nhưng mà sử dụng kỹ năng uy lực lớn tiêu hao nhiều tinh thần lực và thể lực.

Hơn nữa uy lực của súng ống không yếu, hắn phải nắm giữ kỹ năng x.em o n lin e tại k-ktr u-ye-n.,c.o m này mới có thể sống sót trong toàn bộ hoàn cảnh.Sau khi bắn xong hai mươi phát thì Nhạc Trọng nhanh chóng rút Phảng Chế Đường Đao ra, như một mũi tên lao thẳng vào đàn tang thi, hắn giống như tia chớp chém giết tang thi bên này.Ánh đao chớp động liên tục, đầu của đám tang thi bay lên liên tục, máu đen văng khắp nơi, bị Nhạc Trọng dễ dàng chém giết hầu như không còn.Nhạc Trọng nhặt lấy hơn hai mươi miếng sinh tồn tệ mà tang thi tuôn ra và cẩn thận đi vào trong quanh doanh.Thời điểm Nhạc Trọng vừa vào trong quân doanh thì một đạo thân ảnh màu xanh nhanh như điện xạ công kích về phía hắn.Nhạc Trọng hoảng hốt, hắn chỉ có thể nghiêng người né tránh, ngay cả kỹ năng Ảnh Bộ cũng không có thi triển ra đã bị thân ảnh màu xanh này đánh vào vị trí trái tim.Dưới một trảo của thân ảnh màu xanh này thì phòng hộ phục của Nhạc Trọng bị trảo biến hình, một cảm giác đau đớn không ngừng hiện ra trong óc của Nhạc Trọng.

Hiển nhiên là lực lượng một trảo này vô cùng đáng sợ, nếu không phải Nhạc Trọng ăn mặc phòng hộ phục cấp 3 thì trái tim của hắn hiển nhiên đã bị móc ra rồi.Đúng lúc này Bạch Cốt đứng bên người của Nhạc Trọng lập tức huy động cây búa lớn nện vào bóng dáng màu xanh kia.Bóng dáng màu xanh giống như một cơn gió, nó lập tức nghiêng người qua một bên, né qua một búa đáng sợ của Bạch Cốt và chộp vào thân thể của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cố nén đau đớn mà phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ của hắn miễn cưỡng đạt tới bằng thân ảnh màu xanh k, thân thể của hắn có chút hơi nghiêng, hung hăng đá một cái vào người của thân ảnh màu xanh này.Thân ảnh màu xanh như đạn pháo bị Nhạc Trọng đá bay ra hơn mười mét.Thừa dịp thân ảnh màu xanh này bay ngược ra sau thì Nhạc Trọng nhìn thấy thân ảnh màu xanh thiếu chút nữa lấy đi tính mạng của hắn.Đó là một dáng người so với người bình thường thì nhỏ hơn, làn da tầng có màu nâu xanh, hai chân so với chân người thường thì thô to hơn, tràn ngập cảm giác lực lượng, thân thể không có một chỗ hư thối, hai mắt sung huyết.- Cảm nhiễm giả tiến hóa S2 loại tốc độ.

Có được tốc độ như quỷ mị.

Có được kỹ năng lây virus, có thể đem sinh mệnh thể lây thành cảm nhiễm giả.- Đáng chết, không ngờ là tang thi tiến hóa S2.

Tang thi tiến hóa nhanh như vậy, còn có cho nhân loại sống sót hay không!Nhạc Trọng thấp giọng mắng một câu, giơ khẩu súng ngắn gai độc lên nhắm vào đầu của S2 mà bắn.Thời điểm Nhạc Trọng nổ súng thì đầu S2 điểm chân một cái, nhanh chóng nhảy qua một bên.Phanh một tiếng vang thật lớn, viên đạn gai độc xuyên qua một phòng, xuyên thủng một lỗ to trên vách tường.Thân hình của đầu S2 chớp động, hiện ra hình dáng chữ thập như điện xạ lao thẳng về phía Nhạc Trọng.S2 nhanh nhẹn rất cao, cho dù Nhạc Trọng là tinh anh có được khả năng bắn súng tài tình cũng khó mà nhắm chuẩn được vị trí của nó.Nhạc Trọng nhìn qua đầu S2 nhanh như thiểm điện kia, tâm niệm vừa động phát động hợp thể phòng hộ thuật.Bạch Cốt thủ hộ bên người của Nhạc Trọng lập tức hóa thành một đạo lưu quan chui vào trong người của Nhạc Trọng và hình thành một đầu côt giáp, ở giữa giáp ngực là một cái đầu lâu, hai khuỷu tay mọc ra gai xương dài trên vai, vị trí đầu mấu chốt có cốt khải bao trùm, chỉ chừa ra hai mắt và lỗ mũi để thở.

Chương 87: Kho súng ống đạn dượcChỉnh sửa : kktruyen.comCơ hồ chỉ trong nháy mắt thì đầu S2 đã xuất hiện sau lưng của Nhạc Trọng, một trảo đánh lên đầu của Nhạc Trọng.Xương của Bạch Cốt hóa thành cốt khải phòng ngự kinh người, triệt tiêu đại bộ phận trùng kích của đầu S2 kia, Nhạc Trọng cố nén đau đớn của đầu bị đánh thì hung hăng dùng cùi chỏ đánh vào S2.Sau khi học tập kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn, Nhạc Trọng ở trong trạng thái Ảnh Bộ thì tốc độ chỉ kém hơn S2 một chút mà thôi, cùi trỏ của hắn như lôi đình đánh vào phần bụng của đầu S2, gai xương bén nhọn xuyên thấu thân thể của S2.Đầu S2 không có cảm giác nào, hai móng không ngừng đánh vào đầu của Nhạc Trọng, lưng của nó bị cốt giáp của Nhạc Trọng cắt ra từng đạo vết cắt.Nhạc Trọng thò tay một trảo, hắn dùng gai xương đâm xuyên qua người của S2, hắn dùng chân giẫm đầu S2 kia xuông đất, dùng sức giẫm đầu S2 xuống, không để ý tới đầu S2 giãy dụa, rút Phảng Chế Đường Đao bên hông chém ra một đao xuống đầu S2.Đầu lâu của S2 lăn ra khỏi thân thể, một đoàn linh quang lớn chui vào trong thân thể của Nhạc Trọng, đồng thời bên cạnh thi thể của đầu S2 kia có sách kỹ năng rơi ra, một cái hộp màu xanh, hai hộp báu màu trắng, một sinh tồn tệ trị giá bốn trăm đồng.- Ngài thăng cấp lên cấp 19, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa.- Ngài thăng cấp đến cấp 20, thỉnh phân phối 2 điểm cường hóa và một điểm kỹ năng!Âm thanh thăng cấp dễ nghe vang lên lần nữa trong đầu của Nhạc Trọng.- Cường hóa 4 điểm thể lực!Nhạc Trọng nhanh chóng đưa ra lựa chọn.Nhạc Trọng lúc này nắm giữ năm kỹ năng chủ động, mỗi một kỹ năng phát động đều cần tiêu hao lực lớn thể lực, tinh thần lực, cũng không đủ thể lực thì không cách nào sử dụng kỹ năng.- Điểm kỹ năng này cường hóa kỹ năng đặc chủng khô lâu.Đầu tiên muốn đem một kỹ năng cường hóa, sau đó mới chọn cường hóa kỹ năng khác, như vậy mới có thể lợi dụng điểm kỹ năng này tăng lên.Nhạc Trọng đưa ra lựa chọn, một chút linh quang chui vào trong người của nó, rơi vào trên phù văn đặc chủng khô lâu, phù văn đặc chủng khô lâu chớp động, bắn ra một đạo tru y ệ n đ ư ợ.c c op-y. tại kkt ruyen. c-o m, huyết sắc quang mang vào cốt khải trên thân thể Nhạc Trọng, một tin tức khởi động hiện ra sâu trong đầu của hắn.- Kỹ năng đặc chủng khô lâu của ngài đã tiến hóa và có kỹ năng mới.

Thao túng xương cốt.

Kỹ năng này có thể giúp khô lâu lợi dụng xương cốt trên thân thể, khiến công kích của nó càng thêm quỷ dị.

Phạm vi lớn nhất là hai trăm mét, kỹ năng một: Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật, thời gian làm lạnh: một ngày.

Kỹ năng mới: ngụy trang.

Đặc chủng khô lâu này có thể biến ảo thành các loại hình thái hoàn cảnh chung quanh.- Đặc chủng khô lâu ( Bạch Cốt ) cấp 15.Lực lượng: 34(10)Nhanh nhẹn: 34(10)Cơ bắp hoạt tính: 34(10)Thể lực: 32/34(10)Tinh thần: 34/34(10)Cường độ: 56(10)Có được kỹ năng 1: Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật.Kỹ năng 2: Cốt Cách Cường Hóa.Kỹ năng 3: Thao Túng Xương Cốt.Kỹ năng 4: ngụy trang.Trong trạng thái hợp thể Nhạc Trọng cũng có thể sử dụng kỹ năng, tâm niệm của hắn vừa động, trong lòng bàn tay của hắn có gai xương hiện ra.Tâm niệm Nhạc Trọng khẽ động, đột nhiên mi tâm cốt khải của hắn hiện ra gai xương bén nhọn.Nhạc Trọng đưa bàn tay duỗi ra phía trước,gai xương mi tâm của hắn co lại, từ lòng bàn tay của hắn có gai xương dài hai trăm mét.- Sau khi tiến hóa thì kỹ năng này dùng thật lợi hại.Nhạc Trọng thao túng cốt khải và xương cốt của Bạch Cốt thật tiện lợi.Nếu như hai người trong chiến đấu, đột nhiên có một cây xương đột nhiên từ ngực đâm ra, tuyệt đối có thể làm cho người ta khó lòng phòng bị.Sau khi thí nghiệm năng lực đạt được, Nhạc Trọng thu liễm tâm tình thu thập bảo vật vào trong không gian giới chỉ, đi vào trong quân doanh.

Hợp thể phòng hộ thuật chỉ có thời gian mười lăm phút, hắn phải mau chóng tìm tòi quân doanh một lần.

Nếu như bên trong còn có một đầu S2 còn ẩn nấp, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn lập tức chạy trốn.Tốc độ của S2 thật sự là quá tốt, Nhạc Trọng tiến vào trạng thái Ảnh Bộ cũng chậm hơn nó một đường, như gặp quái vật mà không có hợp thể phòng hộ thuật, Nhạc Trọng căn bản không dám cận thân tương bác.Nhạc Trọng sưu tìm trong quân doanh một lần, cũng không có mặt them con S2 nào ẩn nấp cả, hắn lúc này mới trở lại bảo bọn người Vương Song lái xe vào quân doanh, bắt đầu tiến hành tìm tòi vật tư.- Kỹ năng cấp bốn: cố hóa nhanh nhẹn cấp hai.

Học tập bản kỹ năng này cần học tập cố hóa nhanh nhẹn đầu tiên, hơn nữa cường hóa ba lượt kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn mới có thể học kỹ năng này.

Sau khi học kỹ năng này thì có thể vĩnh cửu gia tăng 40 điểm nhanh nhẹn.- Bảo vật cấp ba: ủng da cao tốc.

Nhanh nhẹn +8.- Kỹ năng là kỹ năng tốt, đáng tiếc hiện tại không cách nào học tập.Nhạc Trọng đem cặp kia màu đen cao tốc ủng da mặc vào về sau, tiếc hận đem cái kia bản sách kỹ năng cấp hai cố hóa nhanh nhẹn thả lại trong không gian giới chỉ.Còn lại hai hộp báu màu trắng không có gì, chúng đã biến mất.Ngay vào lúc Nhạc Trọng xem xét thu hoạch của mình thì Lưu Diễm mặt mũi tràn đầy vui mừng chạy từ trong khố phòng ra ngoài, nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng kêu lên:- Nhạc ca!

Nhạc ca!

Chúng ta phát tài rồi!

Thiệt nhiều súng ống đạn dược!

Bên trong thiệt nhiều súng ống đạn dược!

Lần này chúng ta phát lớn!Nhìn thấy mặt mũi của Lưu Diễm tràn ngập cảm giác vui mừng, Nhạc Trọng cũng nhanh chóng đi vào trong khố phòng.Súng bán tự động 56, súng máy 56, súng máy hạng nặng 53, súng máy hạng nặng 67, súng tiểu liên 81, súng tiểu liên 79, súng trường 81, đủ loại súng ống kiểu cũ.

Số lượng đơn thuần có thể trang bị cho một đoàn người.Nhạc Trọng nhìn qua súng ống đạn dược, trong mắt cũng lộ ra vẻ mừng như điên.- Phát!

Lúc này đúng là phát rồi!Vương Quang Hổ còn lưu người ở Trường Quang Thôn cũng chỉ hơn mười người.

Cũng không phải hắn không muốn nhận người, chỉ là súng ống đạn dược trong tay không đủ, điểm này khiến hắn không nhận người.Súng ống đạn dược trong nhà kho, Nhạc Trọng tuyển bộ hạ đã không còn lo lắng chuyện vũ khí.

Cho dù là súng ống đạn dược kiểu cũ, chỉ cần có thể sử dụng là được.- Đạn dược!

Đạn dược đâu!Nhạc Trọng lúc này nhìn qua Lưu Diễm hỏi.Không có đạn thì sống ống đạn dược chỉ là sắt vụn, căn bản không cách nào tạo thành uy hiếp gì với thi đàn.- Bên này!Lưu Diễm hưng phấn lôi kéo Nhạc Trọng chạy qua khố phòng khác.Trong khố phòng này bày đặt một cái gương, trong đó một cái rương bị cạy mở ra, ở trong gương chất đầy đạn.- Quá tốt!Nhạc Trọng nhìn qua những cái rương bày biện ở đây, vô cùng hưng phấn.Nhạc Trọng lấy đạn dược trong cục cảnh sát so với nơi này quả thực là dân chơi gặp thứ thiệt.

Có viên đạn trong khố phòng này, đủ để cho hắn tiêu hao xa hoa một lần.Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Diễm hỏi:- Có pháo hay không!

Pháo!Pháo chính là thứ mấu chốt trong chiến tranh.

Nếu như có pháo hình thành từng cụm phòng ngự, tang thi trong thành thị chỉ là cặn bã, một vòng pháo bao trùm là đủ tiêu diệt rồi.

Chương 88: Chiêu mộ người sống sótChỉnh sửa : kktruyen.comLưu Diễm cười khổ một tiếng nói:- Nhạc ca!

Pháo không có, đạn pháo cùng linh kiện pháo thì có một ít.

Đoán chừng là linh kiện của hai khẩu pháo tháo xuống.Nhạc Trọng nghe xong có chút thất vọng, một chi quân đội hiện đại mà không có pháo đúng là chênh lệch cực lớn.

Không có pháo trong kho đạn dược thì hắn cảm thấy thất vọng.Vũ khi trong kho này chỉ là đồ bị đào thải ra mà thôi, quân doanh này chắc là nơi chuyên tiêu hủy vũ khí bị đào thải, đạn dược, pháo tiên tiến cũng không có, chỉ có một chút trang phục vũ khí bị thải loại.Đây là khu vực đào thải vũ khí, Nhạc Trọng chuyên môn cho một đám người đi vận chuyển chúng đi thì mọi người vô cùng vui mừng.

Có những vũ khí đạn dược này, sức chiến đấu của bọn họ sẽ tăng lên nhiều.

Bọn họ sợ nhất là vấn đề vũ khí nhưng bây giờ đã giải quyết được rồi.Đặc biệt là bên trong có súng máy hạng nặng 53, súng máy hạng nặng 67 tồn tại, làm cho hỏa lực của Nhạc Trọng thoáng cái tăng lên nhiều.Vũ khí đào thải được cất giữ trong kho, còn có một bộ phận máy moc của pháo thị tháo ra, Nhạc Trọng cũng không có buông tha số này, đem này linh kiện cơ giới bị tháo ra cùng nhau chở về trong Trường Quang Thôn.Xe súng ống đạn dược được vận chuyển vào trong Trường Quang Thôn thì trong mắt những người sống sót nhìn thấy súng ống trong xe này, vì vậy bắt đầu vụng trộm nghị luận với nhau.Một gã người sống sót nhỏ giọng nói ra:- n g u-ồn : k.kt.r,uy e n.-c o-m Biết không?

Nhạc ca bọn họ đã lấy được nhiều súng ống về.

Có vài xe tải đấy!Một gã người sống sót có chút không tin.- Cái gì?

Súng ống đạn dược, thiệt giả?Tên người sống sót kia vỗ ngực nói:- Như thế nào không phải thật, tôi tận mắt nhìn thấy.Một gã người sống sót kịp phản ứng:- Vậy bọn họ chẳng phải sẽ nhận người?Những người sống sót này sau khi kịp phản ứng thì nhanh chóng di động vào quảng trường.

Những người bình thường đang nhận công tác cũng tới đó.Đúng lúc này đại cẩu tử lại dẫn theo hai gã đội viên dự bị đi vào quảng trường, bày một quầy hàng.Đại cẩu tử nhìn chung quanh một vòng, hưởng thụ ánh mắt cầu xin của những kẻ sống sót kia, thản nhiên nói:- Nhận người!- Gọi tôi! !

Gọi tôi đi!

Tôi cái gì cũng có thể làm!- Gọi tôi đi!

Cho tôi súng đi, tôi nguyện ý theo mọi người ra ngoài tìm vật tư."..."

Đại cẩu tử nói vừa dứt thì người sống sót trong nơi này lập tức ùa lên cả, lớn tiếng kêu lên.

Bọn họ muốn sống sót, ăn no bụng.

Những người sống sót này nhịn đói đã lâu, vì ăn no cái gì cũng nguyện ý làm.Đại cẩu tử nhìn qua những thành phần tri, tinh anh ngày xưa kia, bao gồm những người kém xa hắn, lông mày nhíu lại, quát lớn:- Đều đi xếp hàng!

Xếp thành một hàng!

Đem tính danh, lai lịch và năng lực của mình báo ra đây.Bị đại cẩu tử qua như vậy thì những người sống sót thành thành thật thật xếp thành một hàng, đem tính danh lai lịch và tất cả những gì liên quan báo ra.Thập phần nhẹ nhõm, Nhạc Trọng chiêu mộ được sáu mươi bộ hạ, phân phối trên tất cả cương vị.

Nếu như Nhạc Trọng cố ý thì chiêu mộ hơn một trăm người cũng không có vấn đề.

Nhưng mà vì vấn đề ăn cơm thì mấy trăm người Trường Quang Thôn cũng tùy tiện chọn ra.Chiêu mộ được sáu mươi người thì năm mươi người là nam nhân, phân phối tất cả vào tiểu đội chiến đấu, mười nữ nhân phân phối đến chỗ của Quách Vũ cùng Lý Mạn Ny làm thủ hạ.

Lý Mạn Ny là Quách Vũ chọn lựa ra giúp đỡ, nàng từng trải qua ở hội học sinh, đối với chuyện tổ chức nhân sự rất có kinh nghiệm.

Trải qua nhiều chuyện như vậy, Lý Mạn Ny cũng trở nên thành thục, nàng muốn thông qua năng lực của mình để được sử dụng, nàng không muốn lại bị người ta vứt bỏ.- Anh tên là gì?Trong phòng khách biệt thự trong Trường Quang Thôn thì Nhạc Trọng nhìn qua thanh niên trước mặt, sắc mặt có chút vàng, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám hỏi.- Nhạc ca, tôi tênTrần Đại Lôi.

Trước kia là công nhân kỹ thuật của nhà máy sửa xe.Sắc mặt tên thanh niên vàng vọt kia cẩn thận từng chút một trả lời vấn đề của Nhạc Trọng.

Trước kia kẻ thông trị Trường Quang Thôn là Vương Quang Hổ, đây là nhân vật hung ác một lời không hợp là lấy mạng của người ta, hắn sờ không được tính tình của Nhạc Trọng tính nên càng không dám làm càn.Mà Trần Đại Lôi chính là người nhân tài sửa xe do Quách Vũ chiêu mộ đến cho Nhạc Trọng.

Về phần thợ rèn, phục trang thì trong người sống sót của Trường Quang Thôn không có tìm được.Nhạc Trọng hỏi:- Anh có thể sửa xe gì?

Xe vận tải lớn có thể sửa không?Trần Đại Lôi báo ra một chuỗi tên xe:- Tôi có thể sửa BMW, Jeep, Toyota, Santana...

Xe vận tải lớn cũng có thể sửa.Sau khi nói xong Trần Đại Lôi lại cẩn thận bổ sung thêm:- Chẳng qua nếu như hiện tại ngài muốn tôi sửa xe, chuyện này khả năng là không được rồi.

Bởi vì trước mắt tôi không có dụng cụ sửa xe.Trầm mặc một hồi, Nhạc Trọng hỏi:- Cho anh cấu tạo và linh kiện thì anh có thể cho lắp ráp pháo không?Trần Đại Lôi nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì bị dọa một tiếng, hắn lắc đầu liên tục nói:- Không được!

Vật đó tôi chưa chạm qua bao giờ.

Thật không biết làm như thế nào cho phải.Nhạc Trọng nhìn Trần Đại Lôi nói:- Ân!

Anh hợp cách, anh tạm thời đi làm nhân viên ngoại biên.

Chờ tôi tìm được công cụ sửa xe thì anh có thể chứng minh khả năng của mình, khi đó tôi sẽ cho anh làm thành viên đội dự bị.

Làm tốt lắm tôi có thể cho anh làm đội viên chính thức.

Hiện tại anh đi xuống trước đi.

Trong thời gian nhanh nhất phải cải tạo lại chiếc Đông Phong kilocalo cho tôi.- Cảm ơn nhạc ca! !

Cám ơn nhạc ca!Trần Đại Lôi đại hỉ, nhìn qua Nhạc Trọng liên tục nói lời cảm tạ, đi nhanh rời khỏi nơi này.

Trong Trường Quang Thôn hiện tại cạnh tranh rất kịch liệt, có thể trở thành một nhân viên ngoại biên là quá tốt.

Ít nhất không cần ăn vỏ cây, gặm rễ cỏ.Trần Đại Lôi rời đi thì Nhạc Trọng nhắm mắt lại tựa vào ghế sa ***.

Lúc này Kỷ Thanh Vũ, Trì Dương hai người cũng dẫn đội sưu tầm vật tư quay về.Chỉ cần không gặp được tồn tại khủng bố như S2, thực lực của bọn họ có thể giải quyết thi đàn nhỏ.Vương Song, Tiếu Minh, Lưu Diễm thì phụ trách trị an của thôn, cảnh giới, huấn luyện bắn tỉa.

Ba tiệu đội này không có cường giả áp trận, đối phó những thi đàn kia quá mức cố sức.

Tài bắn súng của bọn họ cũng không được, còn cần hảo hảo huấn luyện mới được.- Lương thực!

Lương thực vẫn chưa đủ a!Nhạc Trọng nhắm hai mắt thì trong đầu chính là lương thực.

Hiện tại Trường Quang Thôn thiếu nhất chính là lương thực.

Mà hạt giống lương thực gieo trồng không nảy mầm, lương thực một chút thì ít một chút, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể miễn cưỡng duy trì bộ hạ của mình ăn no.

Hơn nữa mỗi ngày phát một ít cháo cho người trong Trường Quang Thôn, giúp bọn họ không tới mức chết đói.Đúng lúc này nương theo một làn gió thơm tới, một bàn tay mềm mại nhỏ bé đặt lên vai của Nhạc Trọng, giúp hắn mát xa vai.

Chương 89: Rắn nước biến dị.Chỉnh sửa : kktruyen.comQuách Vũ lúc này nhỏ nhẹ ân cần nói vào bên tai của Nhạc Trọng:- Chủ nhân, ngài có phiền não gì thế, có thể nói cho tôi nghe được không?

Đem phiền não thổ lộ ra hết là có thể giảm bớt áp lực cho ngài.

Nếu như có thể thỉnh để cho tôi chia sẻ phiền não với ngài.Nhạc Trọng mở hai mắt ra nhìn qua dung nhan xinh đẹp tuyệt trần loli của Quách Vũ đang ngồi chồm hổm bên cạnh hắn, mát xa vai cho hắn.Nhạc Trọng duỗi tay ra liền ôm Quách Vũ vào trong ngực, hương thơm ngát của nữ hài truyền vào trong mũi, cộng thêm thân thể trong ngực lại tràn ngập sức sống, xua tán phiền muộn trong lòng của hắn rất nhiều.

Mà nhờ có Vương Quang Hổ tặng cho hắn tiểu loli hiểu chuyện đáng yêu và biết nghe lời này, cộng thêm bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn làm cho Nhạc Trọng thập phần ưa thích.Nhạc Trọng ôm Quách Vũ, nhắm mắt lại chậm rãi nói ra:- Lương thực!

Thiếu lương thực ah!

Hiện tại hạt giống lương thực gieo trồng không nảy mầm, nếu như không tìm được kho lương thực cỡ lớn.

Bằng vào lương thực này, dù có tiết kiệm mấy thì cũng rất khó sống cho mây trăm người sống qua một năm.Thủ lĩnh cũng không phải dễ làm như vậy, một thủ lĩnh xứng đáng càng khó làm đấy.

Vừa nghĩ tới tương lai mấy trăm nhân khẩu của Trường Quang Thôn thì Nhạc Trọng lại có chút đau đầu.Quách Vũ nhìn qua Nhạc Trọng đưa ra đề nghị nói:- Chủ nhân, hạt giống gieo trồng không có nảy mầm.

Chúng ta không thể đánh cá sao?

Tôi nhớ được cách Trường Quang Thôn không xa dường như có một cái rãnh mương nhỏ mà.

Chúng ta đánh chút ít cá thì không phải giảm bớt áp thực lương thực sao?Nhạc Trọng thuận miệng nói một câu:- Chỗ đó có thú biến dị chuyên ăn người nên tôi cũng không có cách nào cả.Lời nói vừa ra khỏi miệng thì Nhạc Trọng chợt sững sờ, sau đó ôm Quách Vũ và hôn lên gương mặt phấn nộn của nàng hai cái:- Cảm ơn!

Tiểu Vũ, cám ơn cô điểm tỉnh tôi.

Có biến dị thú ở đó trông coi, chỉ cần tiêu diệt nó là được rồi.Trước kia Nhạc Trọng không có tính toán ở lại trong Trường Quang Thôn này, đại cẩu tử nói chuyện trong sông này có biến dị thí ăn người hắn không quan tâm tới, sau khi trở thành thủ lĩnh của Trường Quang Thôn thì Nhạc Trọng vẫn suy nghĩ nên làm thế nào để tìm thêm lương thực, rãnh sông nhỏ trên sông không tự giác trở thành cấm khu trong suy nghĩ của hắn.Nhạc Trọng buông Quách Vũ trong ngực ra và đi nhanh ra ngoài.Nhạc Trọng rời đi thì Quách Vũ vuốt ve bờ môi bị hắn hôn qua, lộ ra vẻ mĩm cười.

Nàng đang muốn từng bước đi vào trong nội tâm của Nhạc Trọng.- Chính là chỗ đó!Đại cẩu tử mang theo mấy người đi theo Nhạc Trọng vào rãnh sông nhỏ của con sông Lôi Giang, xa xa chỉ vào rãnh sông nhỏ nói với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đứng ở trên cao quan sát xuống, xa xa nhìn qua địa hình bên kia.Rãnh sông nhỏ này rộng chừng hai mươi thước, trên mặt nước có từng bầy cá không ngừng du động, thỉnh thoảng có một con cá lớn lăn tăn quay mình nhấc lên từng con sóng lớn.

Xa xa nhìn sang cũng không có dị thường gì cả.

Căn bản là không ai nghĩ tới trong rãnh nhỏ này lại có đầu dị thú ăn thịt người.- Lấy ra!Nhạc Trọng thò tay về phía đại cẩu tử, đại cẩu tử chợt đem một con gà sống buộc dây thừng không ngừng giãy dụa đưa tới cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiềm hành vào rãnh sông nhỏ, đứng ở khoảng cách hai mươi mét, dùng Phảng Chế Đường Đao cắt đứt cổ con gà sống, tí ti máu gà chảy xuống đất, đầu gà sống không ngừng giãy dụa trong tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua rảnh sông nhỏ, dùng sức quăng ra, ném con gà vào rãnh sông nhỏ này.Con gà sống không ngừng giãy dụa trong nước, một tia máu gà cũng nhuộm đỏ nước chung quanh nó.Con gà sống giãy dụa một hồi, Nhạc Trọng cũng bắt đầu kéo dây thừng, dùng tốc độ không nhanh không chậm kéo con gà vào trong bờ..Thời điểm con gà sắp lên bờ thì mặt nước vô cùng tĩnh lặng lại lăn tăn quay cuồng, một mũi tên nước nhanh như thiển điện lao thẳng về phía con gà.Nhạc Trọng thấy thế nhanh chóng giật mạnh dây thừng, ngạnh sanh sanh đem con gài kéo lên bờ.Bọt nước vẩy ra, trên mặt đất có một đầu lân đầy giáp màu vàng hiện ra, là một con rắn, miệng rắn mở lớn có thể nuốt cả một con người mở rộng ra táp về phía con gà.Nhạc Trọng kéo một phát, con gà mồi nhử lao về phía hắn.Con rắn kia cũng từ trong nước hiện ra ngoài, giãy dụa thân rắn cực lớn bởi về phía Nhạc Trọng.- Rắn nước biến dị cấp 33: có được lực phòng ngự siêu cường.

Lực lượng của nó có thể quấn giết con voi.

Dễ dàng xiết chiếc xe thành sắt vụn.Nhạc Trọng nhìn thấy tin tức của con rắn nước biến dị thì hít sâu một hơi, đây chính là sinh vật biến dị cấp 33 đấy, hắn cũng không biết mình có thể đối phó được hay không.Nhưng mà bây giờ không phải lúc Nhạc Trọng cân nhắc, con rắn kia thân dài hơn hai mươi mét, một ngụm có thể nuốt một người vào bụng kia đang lao tới gần, tốc độ chỉ chậm hơn S2 ba phần, trong nháy mắt xuất hiện trước người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ném dây thừng ra, tay phải cầm lấy súng tiểu liên 79 không ngừng bắn qua con rắn biến dị kia.Viên đạn dày đặc xuất hiện trên người của con rắn nước, đem lân giáp của nó bắn lỡm vào, về sau lại vô lực rơi xuống đất.- Đạn không cách nào phá phòng thủ!

Con rắn này quá mạnh mẽ rồi.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc kinh hãi, hắn lần đầu tiên nhìn thấy biến dị thú có thể dùng thân thể ngăn cản viên đạn.

Cho dù là tiểu boss kẻ săn thú ở thành phố Lôi Giang hay S2 có tốc độ di động như gió cũng không thể chỉ bằng lân giáp là có thể ngăn cản viên đạn như con rắn nước này, trong lòng của hắn có x e m t ạ-i .kk tr uyen .-com sóng to gió lớn hiện ra ngoài.Tuy viên đạn kia không cách nào xuyên qua lân giáp của cỏn ắn nước, nhưng mà cũng làm cho con rắn nước đau đớn không thôi, trong mắt của nó có hung quang hiện ra, mở cái miệng lớn và mang theo mùi tanh hôi táp về phía Nhạc Trọng.Con mắt Nhạc Trọng hiện ra hào quang thật sáng, hắn phát động kỹ năng Ảnh Bộ, hắn nhanh chóng bước qua bên trái một bước, trong thời điểm ngàn cân treo sợi tóc kia hắn né qua được công kích của rắn nước biến dị.Trong lúc tránh né Nhạc Trọng rút thanh Phảng Chế Đường Đao bên hông ra hung hăng chém một đao vào đầu của rắn nươc biến dị.Trên lân giáp của rắn nước biến dị có một tầng lân mịn, bài tiết ra chất lỏng kỳ dị.

Nhạc Trọng một đao chém lên lân giáp của con rắn thì có chút trơn chợt, chỉ lưu lại một dấu ngấn màu bạc trên lân giáp, ngay cả lân giáp cũng không có phá vỡ.Một đao của Nhạc Trọng cũng không có đả thương con rắn nước biến dị, ngược lại chọc giận con rắn nước biến dị, đầu lâu của nó hất lên, nó giống như một chiếc xe con bình thường dùng hết tốc lực lao vào người Nhạc Trọng.Tốc độ của con rắn nước biến dị kia thật ra không có chậm, Nhạc Trọng cho dù có ở trạng thái Ảnh Bộ cũng khó có thể né tránh được.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, phát động kỹ năng hợp thể hộ thân thuật, Bạch Cốt ở bên người của hắn lúc này hóa thành bạch quang lao vào người của hắn, ngưng tụ trở thành một tầng cốt khải có lực phòng ngự kinh người, sau đó duỗi hai tay ra ngăn cản trước người của mình.

Chương 90: Viên châu màu đỏChỉnh sửa : kktruyen.comCon rắn nước biến dị kia đâm vào hai tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng giống như bị chiếc xe con lao mạnh vào người, ngực của hắn cảm thấy buồn bực, phun ra một ngụm máu tươi, nội tạng trong người của hắn giống như vỡ vụn ra vậy.Con rắn biến dị kia lay động cái đầu của nó, nhanh chóng nhìn qua Nhạc Trọng và đuổi theo, mở cái miệng dính máu ra nhanh như thiểm điện táp vào thân thể Nhạc Trọng ở giữa không trung.Nhìn qua cái miệng lớn dính máu kia, tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, sau lưng của hắn bắn ra hai cây gai nhọn, đồng thời gai xương kéo dài và đẩy hắn lên không trung, né qua một kích tất sát của con rắn này.Nhưng mà hai cây gai xương này bị đầu rắn nước biến dị này làm gãy, Nhạc Trọng cũng từ trên không rơi xuống.Nhạc Trọng từ trên không rơi xuống, chợt một đầu ngón tay của hắn điểm qua đầu rắn trên không, một hỏa cầu ma pháp thần kỳ hiện ra trong tay của hắn, sau một khắc một ma pháp trận có tiểu hỏa cầu bay ra ngoài, nhanh chóng đánh vào đầu lâu của con rắn biến dị.Oanh một tiếng vang thật lớn, đầu lâu của con rắn bị tiểu hỏa cầu bắn trúng, một con mắt bị nổ cháy đen, nó vô cùng thống khổ vặn vẹo thân thể to lớn.

Chỉ một hỏa cầu không thể lấy mạng của nó được.Thân hình Nhạc Trọng chớp động liên tục, giống như quỷ mị vọt tới trước người rắn nước biến dị, gai xương sau lưng bắn ra, chống hắn nâng thân thể lên trước người của con rắn nước, hắn dùng gai độc bắn sáu phát vào đầu lâu của con rắn nước biến dị.Sáu phát gai độc bắn xuyên qua đầu lâu của con rắn nước biến dị, chui vào trong đầu của nó, nhao nhao nổ tung.

Đầu của con rắn nước biến dị lúc này nhiều ra sáu lỗ máu to như nắm đấm.Đầu của con răn bị bắn thủng thành sáu cái động nhỏ, điên cuồng vặn vẹo thân hình khổng lồ của mình, cuối cùng nhất vô lực rơi trên mặt đất.Nhạc Trọng lui ra phía sau vài bước, duỗi một tay ra bắn tới một viên đạn gai độc bén nhọn, bắn xuyên qua sáu lỗ máu vào trong đầu của con rắn, quấy một chút, não của con rắn nước biến dị này bị quấy thành hồ nhão.Một đoàn linh quang lớn từ trong người của con rắn nước bay ra ngoài, chui vào trong thân thân thể Nhạc Trọng, trong thức hải của hắn hiện giờ vang lên âm thanh dễ nghe.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 21, đạt được hai điểm cường hóa.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 22, đạt được hai điểm cường hóa.- Toàn bộ cường hóa thể lực!Nhạc Trọng sau khi đưa ra lựa chọn thì cảm thụ được hai tay đau đớn muốn nứt ra nhìn qua thi thể con rắn nước, cười khổ một tiếng, trong nội tâm thầm nghĩ:- Thú biến dị đúng là lợi hại!

May mà thân thể của mình đã cường hóa mạnh hơn người thường nhiều, bằng không thì vừa rồi chỉ bị phản chấn cũng làm mình gãy xương rồi.Va chạm với con rắn nước biên dị vừa rồi, uy lực cực kỳ cường hoành, mặc dù bên ngoài Nhạc Trọng có cốt khải và phòng hộ y ngăn cản nhiều lực va chạm, lực lượng còn sót lại làm hai tay của Nhạc Trọng đau như muốn gãy ngang.

Nếu không có phòng hộ y và thân thể được cường hóa, Nhạc Trọng vừa rồi bị con rắn nước va chạm thì có thể đứt gãy xương cốt mà chết.Bên người của con rắn nước biến dị này tuôn ra một bản sách kỹ năng, một sinh tồn tệ trị giá hai trăm đồng.Nhạc Trọng đi qua, nhặt quyển sách kỹ năng của con rắn nước biến dị kia, một chuỗi tin tức hiện ra trong đầu của hắn:- Kỹ năng cấp ba: cảm giác nguy hiểm.

Kỹ năng bị động.

Học tập bản kỹ năng này có thể làm dự cảm với nguy hiểm của người học tăng mạnh.

Dự cảm nguy hiểm được quyết định bởi tinh thần lực cao thấp của người sử dụng.Tâm niệm Nhạc Trọng khẽ động, bản kỹ năng cảm giác nguy hiểm này chui vào trong mi tâm của hắn, ngưng tụ thành một đạo phù văn.Nhạc Trọng nhìn qua phía đại cẩu tử, nói:- Xuất hiện đi!

Kéo nó về!- Vâng, nhạc ca!

Tất cả đi theo tô, mang thứ này lên xe nào!Đại cẩu tử vô cùng hưng phấn sai bảo đám đội viên.Tính cả đại cẩu tử thì bảy người cộng thêm Bạch Cốt mới miễn cưỡng mang con rắn nước dài hai mươi mét này đi lên xe.- Đó là cái gì?- Đó là vật gì?Sau khi chuyển con rắn nước lên chiếc xe tải và chở nó quay trở về thôn tạo thành oanh động cực lớn.

Người sống sót của Trường Quang Thôn nhìn qua con rắn nước biến dị thì vô cùng ngạc nhiên.Loại biến dị thú như con rắn nước này rất nhiều người lần đầu tiên nhìn thấy.Nhạc Trọng nhảy ra khỏi xe, lại nhìn thấy Quách Vũ đi về hướng của hắn.Nhạc Trọng nhìn qua Quách Vũ nói thẳng:- Đi tìm mấy chuyên gia thiết kế thời trang tới đây, tôi muốn dùng da rắn nước này làm trang phục.Quách Vũ nhìn qua con rắn nước biến dị dài hai mươi mét này, trong mắt hiện lên ra hào quang kinh dị, nàng gật đầu nói:- Chủ nhân, em biết rõ.

Đúng rồi, con quái vật này là thú biến dị a.

Thịt của nó xử lý thế nào?Ánh mắt Nhạc Trọng ngưng dow,nl oa d PR C -m ới n h ấ t tại. k k,tr-uyen. c om tụ, nhìn chằm chằm vào Quách Vũ trầm giọng hỏi:- Ý của cô là?Quách Vũ dùng con mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Em cảm thấy có lẽ chúng ta nên tìm người thử ăn thịt của biến dị thú này đi.

Nhìn xem có phản ứng bất lợi nào không, nếu như không có phản ứng nào cả thì sau này chúng ta sẽ có thêm một nguồn cung cấp lương thực.Sinh vật thú biến dị này vốn không phải dã thú mà nhân loại từng biết tới.

Không có dã thú nào thân trúng mấy phát đạn vẫn có thể sinh long hoạt hổ.

Nhạc Trọng vẫn luôn tìm kiếm đồ ăn cho nhân loại trong tận thế, đối với thịt biến dị thịt thú hắn bài xích trong tiềm thức.

Bởi vì không biết ăn vào có hậu quả như thế nào.Nhạc Trọng nhìn qua con mắt xinh đẹp của Quách Vũ, sờ sờ đầu của nàng, nói:- Tôi biết rõ!

Em đi an bài đi, tìm mười người đi ăn thử xem.

Người nguyện ý ăn thử sẽ được ban thưởng mười cân gạo.

Hơn nữa nếu như thịt thú biến dị không có độc còn ban thưởng bọn họ mỗi người mười cân thịt rắn.

Nếu như thí nghiệm thuận lợi, buổi tối hôm nay em cũng lên bàn đi.Sau khi nghe được Nhạc Trọng khích lệ, Quách Vũ lập tức cảm thấy mở cờ trong bụng, cảm giác vui sướng tuôn ra trong lòng, lộ ra nụ cười ngọt ngào:- Cảm ơn chủ nhân!Mấy ngày nay Quách Vũ vẫn luôn phục thị Nhạc Trọng ăn cơm xong thì nàng mới có thể ăn cơm.

Cùng tiến lên bàn ăn cơm thì đại biểu cho Nhạc Trọng thừa nhận thân phận và địa vị của nàng.

Nàng không còn là một kiện lễ vật được Vương Quang Hổ đưa cho Nhạc Trọng, mà là một người có được chút tôn nghiêm của mình!

Đây là là thành quả mà nàng cố gắng và suy nghĩ mới đạt được, chút thành tựu này làm cho nàng cảm thấy vui vẻ.

So với trước lúc tận thế thì cha nàng tặng cho nàng món quà hơn mười vạn nhân dân tệ còn cao hứng hơn nhiều.Nhìn thấy gương mặt thanh thuần đáng yêu và xinh như hoa của Quách Vũ, Nhạc Trọng càng nhìn càng cảm thấy nội tâm rung động:- Cô gái nhỏ này đúng là đáng yêu!Nhạc Trọng đi vào trong biệt thự của Trương Tường, mười mấy người chuyển thi thể rắn nước biến dị tới nơi này.

Chương 91: Lâm QuânChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng phất phất tay bảo cho mười mấy bộ hạ lui ra ngoài, hắn lúc này mới đánh giá thi thể rắn nước biến dị dài hai mươi mét này.Nhạc Trọng lấy ra một cây Phảng Chế Đường Đao sắc bén cắt lên người rắn nước biến dị.

Mặc dù Phảng Chế Đường Đao được Nhạc Trọng trải qua cường hóa nhiều lần nhưng vẫn y nguyên không cách nào cắt được da của rắn nước biến dị.- Thứ tốt!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra hào quang nóng rực, nếu đem da rắn nước biến dị chế thành quần áo, lực phòng ngự của hắn tăng lên lần nữa.Nhạc Trọng trầm ngâm một hồi, phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn năng lượng nóng rực từ trong người của hắn bay ra, tâm niệm của hắn vừa chỉn h s ử a ,bởi -k ktr uye-n..c om động thì đoàn năng lượng nóng rực kia bay vào trong tay, năm đầu ngón tay của hắn có hỏa diễm bay lên.Nhạc Trọng duỗi bàn tay của mình ra đâm vào trong đầu của rắn nước biến dị, chợt hỏa diễm nóng rực kia chui vào trong đầu của con rắn nước, ngón tay của hắn thuận lợi đâm vào lân giáp của rắn nước.

Nhạc Trọng dùng sức kéo một cái, ngón tay của hắn thiêu đốt đầu của rắn nước biến dị thành một lổ nhỏ.Nhạc Trọng lợi dụng kỹ năng ma viêm này thuận lợi cắt da con rắn nước này ra làm hai, lộ ra thịt rắn bên trong.- Trước tiên phải lấy túi mật ra mới được.Nhạc Trọng nhìn qua rắn nước biến dị dài hai mươi mét, dùng Phảng Chế Đường Đao phá vỡ vị trí túi mật của con rắn.

Chỉ thấy vị trí túi mật của con rắn ngưng tụ ra một viên thủy tinh cứng rắn màu đỏ thẫm.Nhạc Trọng cầm viên châu màu đỏ thẫm này vào trong tay của mình, hắn nhìn qua viên châu màu đỏ thẫm này một lúc rồi đột nhiên sinh ra cảm giác muốn ăn, hắn đúng là không tự chủ được bản thân đem viên châu này ăn vào trong miệng, nuốt vào trong bụng.Viên châu màu đỏ thẫm kia vừa tiến vào trong bụng của Nhạc Trọng thì sinh ra từng đoàn nhiệt lưu dũng mãnh tiến vào trong cơ thể của hắn, không ngừng cải tạo cường hóa thân thể của hắn.Cổ nhiệt lưu cường đại kia mãnh liệt bành trướng trong người của Nhạc Trọng, không ngừng quay cuồng sôi trào trong thân thể của hắn, sau đó mồ hôi tuôn ra không ngừng.- Ngài đạt được cường hóa sức sống +8, cường độ +2.Một âm thanh nhắc nhở dễ nghe vang lên trong óc của Nhạc Trọng.- Ăn đồ vật như vậy cũng đạt được cường hóa sao?

Những con thú biến dị trước kia mà mình săn giết không biết có thứ này hay không a.Nghe được âm thanh nhắc nhở dễ nghe kia, Nhạc Trọng cảm thấy hưng phấn, nhiệt tình càng cao, sau đó hắn cắt thịt của rắn nước biến dị thành từng khối, tìm kiếm viên châu màu đỏ nhỏ kia, nhưng mà hắn tìm khắp cơ thể của cỏn rắn biến dị này cũng không tìm được viên nào nữa.Rửa tay sạch sẽ, Nhạc Trọng gọi đại cẩu tử tới và nói ra.- Đi tìm mấy người, đem mấy con chó biến dị bên ngoài kho súng ống đạn dượcia chở về đây cho tôi.Đại cẩu tử có chút tò mò hỏi một câu nói:- Chuyện những thứ đó về làm cái gì?Nhạc Trọng nói:- Nếu như thịt của thú biến dị ăn được, những con chó đó cũng ăn được.Đại cẩu tử vội vàng đáp một câu vỗ mông ngựa, nói:- Nhạc ca ngài quả nhiên nhìn xa trông rộng, kiến thức không giống bình thường!- Tôi đi đây!Đại cẩu tử nhìn thấy Nhạc Trọng nhíu mày lại thì hắn chợt nói một câu, mang theo mấy người chạy ra bên ngoài.Đuổi đại cẩu tử đi, Nhạc Trọng đi vào trong săn tập bắn đơn giản của Trường Quang Thôn.Trong Trường Quang Thôn đã xây dựng một khu tập bắn đơn giản, mỗi một ngày Nhạc Trọng, Trì Dương đều tới đây tiến hành tập luyện xạ kích.

Những người không ra ngoài chấp hành nhiệm vụ sẽ tới đây tập bắn tỉa.Phanh!

Phanh!

Phanh!Nhạc Trọng cầm lấy súng trường 81 nhắm vào bia ngắm cách đó một trăm mét, hắn bắn sáu phát đạn vào bia ngắm, có một phát trực tiếp bắn vào hồng tâm.- Kỹ năng thao tác súng ống đúng là thực dụng.

Nếu không có kỹ năng thao tác súng ống thì mình cũng không có bắn được như thế này.Nhạc Trọng nhìn qua bia ngắm ở xa xa, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ.

Đổi lại không có kỹ năng thao tác súng ống này thì Nhạc Trọng xạ kích vật thể ở cách trăm mét tỷ lệ thấp tới kinh người.Nhạc Trọng thả ra súng trường 81 trong tay xuống, hắn không biết Quách Vũ lúc nào đã đứng bên cạnh hắn cầm một chai nước tinh khiết đưa tới.Nhạc Trọng uống một ngụm nước, nhìn qua Quách Vũ nói:- Chuyện đã làm như thế nào rồi?Quách Vũ nhìn qua bên mặt Nhạc Trọng nói:- Người ăn thử thịt thú biến dị, chuyên gia thiết kế thời trang cũng đã tìm được, nhưng mà da rắn biến dị quá khó xử lý, dao phay căn bản không phá được da rắn.- Tôi biết rõ.

Đi!Nhạc Trọng buông súng ra, sau đó cùng Quách Vũ đi qua biệt thự của Trương Tường ở lại.Trong căn biệt thự của Trương Tường lúc này có bốn nữ tám nam, nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới thì bọn họ cung kính kêu lên:- Nhạc ca!- Vị này chính là Judy!

Là thủ tịch chuyên gia thiết kế thời trang của thành phố Lôi Giang.Quách Vũ chỉ vào một mỹ nữ mặc áo sơ mi trắng, quần jean, làn da trắng nõn, thập phần có khí chất mỹ nữ nhìn qua Nhạc Trọng giới thiệu.Nhạc Trọng nhìn Judy một cái, phát hiện người này có khí chất mỹ nữ và cũng là một người trong số nữ nhân Trương Tường cưỡng chiếm.Judy nhìn qua Nhạc Trọng, cẩn thận từng li từng tí nói ra:- Xin chào, Nhạc ca!

Tôi là Judy!

Xin hỏi ngài muốn chế tạo quần áo cái dạng gì?

Là áo ba lỗ hay là áo sơ mi các loại?Judy trước tận thế là nữ nhân tâm cao khí ngạo tận trời.

Nhưng mà sau tận thế thì nàng rơi vào trong tay của Trương Tường.

Sau khi ăn phải tàn khốc của tận thế thì nàng cẩn thận từng li từng tí, không dám tùy ý ngỗ nghịch thượng vị giả.Nhạc Trọng nhìn qua Judy nói ra:- Làm áo da bao trùm toàn thân và quần dài.- Như vậy có thể chứ?Judy cầm lấy giấy bút xoát xoát họa vài cái, cầm một sơ đồ phác thảo đưa về phía Nhạc Trọng hỏi.Nhạc Trọng chỉ vào Quách Vũ và nhìn Judy nói ra:- Chính là như thế này!

Cô trước tiên dựa vào thân hình tôi và nàng làm một cái trước!

Cô đi vẽ trước đi, tài liệu tôi sẽ cho người đưa tới.Judy có chút hâm mộ nhìn Quách Vũ, cung kính nói:- Vâng!

Nhạc ca!Judy đã trải qua tận thế tàn khốc tẩy lễ, nàng thập phần tinh tường những tài liệu này khó có được và trân quý thế nào.

Nhạc Trọng nguyện ý vì Quách Vũ làm ra một bộ quần áo, tương đương với nhiều ra một tầng phòng hộ.

Khi tất yếu thậm chí có thể cứu người một mạng.Quách Vũ nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì trong nội tâm vui vẻ, nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra vẽ nhu tình.Judy lấy ra cây thước ước lượng thân thể Nhạc Trọng, Quách Vũ xong, sau đó lại bắt đầu vẽ lên tấm da rắn.Ở bên cạnh có tám gã nam tử đang kinh hồn táng đảm ăn thử thịt thú biến dị bên kia, bị Nhạc Trọng sai người dùng khóa sắt khóa lại.

Bản thân Nhạc Trọng cầm lấy Phảng Chế Đường Đao ngồi ở bên cạnh nhìn qua tám người này, một khi những người này sinh ra khác thường thì hắn sẽ động thủ giết chết.Tám tên nam tử nhìn qua Phảng Chế Đường Đao trong tay của Nhạc Trọng và Nhạc Trọng, đang nhìn bọn họ thì nội tâm vô cùng áp lực, sợ mình sau đó bị Nhạc Trọng chém giết.

Chương 92: Lựa chọnChỉnh sửa : kktruyen.comVirus lây nhiễm của thần ma hệ thống truyền bá có thời gian ủ bệnh dài nhất là một giờ, Nhạc Trọng cùng Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ ba người thay phiên giám thị tám gã nam tử này hai mươi bốn giờ đều không có phát hiện bất cứ dị thường nào.

Nhạc Trọng lúc này mới xác định là thịt biến dị thú có thể dùng ăn được.- Các người có thể đi!Sau khi thời gian giám thị hai mươi bốn giờ qua đi, Nhạc Trọng lại cho người cầm vật tư hứa hẹn cho tám nam tử này, phất phất tay cho bọn họ rời đi.- Cảm ơn Nhạc ca!Trong tám gã này trong đó bảy tên cầm mười cân gạo, mười cân thịt rắn biến dị hâm hở rời đi.

Mười cân gạo, mười cân thịt rắn biến dị đã đầy đủ chọn họ ăn mười ngày.

Hơn nữa chỉ cần chịu xuất ra lương thực thì chơi mấy nữ nhân cũng không có gì.Nhạc Trọng nhìn qua một nam tử trẻ tuổi dáng người đơn bạc, tuổi chừng hai mươi bốn thì nhướng mày nói:- Tại sao anh còn chưa đi?

Vật tư hứa hẹn tôi đã cho anh rồi.

Nhiều hơn nữa cũng không có!Tên nam tử trẻ tuổi dáng người gầy yếu này quỳ trước mặt Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Nhạc ca!

Tôi là Lâm Quân!

Để cho tôi đi theo ngài a! !

Những vật tư này không cần cũng được.

Xin ngài nhận lấy tôi, để cho tôi theo ngài đi chiến đấu, làm bộ hạ.Nhạc Trọng nhìn Lâm Quân thản nhiên nói:- Muốn đi theo tôi chiến đấu thì đi tới chỗ của các tiểu đội trưởng mà báo danh!

Cho dù bây giờ anh cầu tôi thu anh, sau khi đi vào cũng bắt đầu từ nhân viên ngoại biên mà đi lên.Lâm Quân cười khổ một tiếng nói:- Tôi đã đi qua!

Nhưng mà bọn họ không thu tôi.

Nói tôi không phù hợp điều kiện, quá thấp quá gầy, cũng không có khí lực gì.Lương thực của Nhạc Trọng có hạn, chiêu mộ bộ hạ cũng có hạn ngạch.

Tất cả tiểu đội chiến đấu thì đương nhiên phải thu lấy người cườn tráng một chút, nhỏ gầy lại không có khí lực gì tự nhiên không nằm trong phạm vi cân nhắc của bọn họ.

Hơn nữa chiêu mộ đội viện trong người sống sót thập phần đơn giản, đại bộ phận người sống sót đều cướp lấy hy vọng báo danh là có thể gia nhập thế lực của Nhạc Trọng.

Dù sao cầm súng bắn tang thi thì bọn họ có cam đảm làm, nếu như dùng vũ khí lạnh tác chiến thì chỉ sợ nhiệt tình của người sống sot hạ thấp thật lớn.Nhạc Trọng nhìn Lâm Quân và trực tiếp đưa ra câu hỏi:- Nói cho tôi biết anh có năng lực gì?Lâm Quân không do dự lập tức nói:- Trước khi biến dị thì tôi là một gã thợ khóa, khóa gì trong tay của tôi trong một phút đồng hồ là mở ra được.

Tôi nghĩ có lẽ năng lực của tôi sẽ hữu dụng với ngài.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Khóa gì cũng mở ra được.

Khẩu khí thật là lớn, khóa đồng tử quét hình anh có thể mở ra trong một phút đồng hồ sao?Lâm Quân thoáng cái trở nên vô cùng xấu hổ nói ra:- Không được!

Tôi chỉ biết mở những khóa thường mà thôi.

Tỷ như cửa chống trộm, khách sạn và khóa của nhà bình dân mà thôi.Ánh mắt Nhạc Trọng ngưng tụ nhìn chằm chằm vào Lâm Quân nói:- Được rồi!

Tôi thu nhận anh trước.

Trước từ nhân viên ngoại biên mà làm lên.

Nhưng mà quy củ của tôi anh hiểu chứ?Lâm Quân hưng phấn nói ra:- Hiểu rõi!

Quy củ tôi hiểu rất rõ.Hiện ở thế giới đã bắt đầu biến dị, có thể trở thành tùy tùng của cường giả thì ít nhất sẽ không bị chết đói.

Có thể trở thành nhân viên ngoại biên của Nhạc Trọng đã đủ để cho cả trăm người sống sót trong Trường Quang Thôn nhìn qua mà không ngừng hâm mộ rồi.Nhạc Trọng tìm tới thi thể chó biến dị, mèo biến dị nhưng mà không có tìm được hạt châu nào.

Làm cho hắn có chút thất vọng.Xác định thịt thú biến dị có thể dùng ăn thì mọi người dưới trướng của Nhạc Trọng bắt đầu chia từng khối thịt rắn lớn, thịt chó, nhưng người sống sót của Trường Quang Thôn còn lại cũng được chia bát canh thịt.Mỗi người đều cao hứng bừng bừng, giống như được ăn tết vậy.Nhạc Trọng khôi phục xong thì dùng con gà với tư cách làm mồi nhử, muốn lại câu thêm rắn nước tới.

Liên tiếp vài ngày nhưng đoạn sông nhỏ hắn đã thí nghiệm qua lại không có thêm đầu rắn nước biến dị nào xuất hiện.Xác định không có rắn nước biến dị qua lại thì Nhạc Trọng tổ chức người tới nơi này bắt đầu đánh cá.Trong khe sông nhỏ thì tài nguyên cá thập phần phong phú, một lưới đã bắt được hơn mười cân.

Có tôm cá tươi làm lương thực, nguy cơ lương thự của Trường Quang Thôn mặc dù vẫn còn bóng mờ khó giải quyết, nhưng lại giảm bớt rất nhiều.- Ngày mai tôi muốn đi căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Các người ai đi với tôi?Ban đêm, sau khi ăn xong bữa tối thì Nhạc Trọng nhìn qua những người theo hắn từ thành phố Lôi Giang cứu ra triệu tập lại và hỏi một câu.Nhạc Trọng từ thành phố Lôi Giang cứu ra đại bộ phận không phải bộ hạ của hắn, cũng không có gia nhập hệ thống của hắn.

So sánh với Nhạc Trọng thì những người được Nhạc Trọng cứu ra từ thành phố Lôi Giang càng thêm tin tưởng tổ chức thành phố Lũng Hãi do chính phủ thành phố Lũng Hãi lập nên hơn.

Những người sống sót này không có chọn gia nhập hệ thống cua Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng không có miễn cưỡng.- Tôi muốn đi!- Tôi đi!"..."

Nhạc Trọng vừa nói ra lời này thì cơ hồ tất cả mọi người đều lên tiếng đáp ứng.Nhạc Trọng nhìn qua những người này, quay đầu nhìn qua Trì Dương nói ra:- Trì Dương, anh lưu lại nơi này tọa trấn.

Những người khác tôi sẽ lo lắng.Tính tình Trì Dương trầm ổn, thực lực lại mạnh, là bạn bè trọng yếu của Nhạc Trọng, cũng chỉ có hắn tọa trấn Trường Quang Thôn thì Nhạc Trọng mới yên tâm rời đi.

Nếu không Nhạc Trọng vừa đi thì Trường Quang Thôn rất có thể đại loạn lần nữa.Cơ nghiệp ở Trường Quang Thôn này mặc dù Nhạc Trọng không đặt vào mắt, nhưng mà dù sao cũng liên quan tới mấy trăm nhân mạng, một khi phát sinh náo động thì không biết phải chết bao nhiêu người mới có thể khôi phục lại.- Ân!Trì Dương nhìn qua Nhạc Trọng gật gật đầu.- Các người muốn theo xem t.ạ.i k k t.ruyen.com tôi đi căn cứ thành phố Lũng Hãi không có vấn đề!

Tôi trước kia đã từng hứa hẹn qua với mấy người rồi.

Nhưng mà có một việc tôi phải nói trước, đi đến căn cứ thành phố Lũng Hãi thì an toàn và thức ăn của mọi người sẽ nằm trong tay của chính phủ thành phố Lũng Hãi.

Không có vấn đề chứ?Nhạc Trọng nhìn quét qua những người sống sót hắn cứu ra từ thành phố Lôi Giang.Những người sống sót này đại bộ phận không có năng lực gì, tương đương với vướng víu mà thôi.

Các nàng phải đi thì Nhạc Trọng còn mừng rỡ nhẹ nhõm.

Chỉ cần giao các nàng cho chính phủ thành phố Lũng Hãi thì gánh nặng của Nhạc Trọng nhẹ hơn nhiều.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì các cô gái chần chờ.

Tận thế tàn khốc các nàng đã trông thấy một góc ở Trường Quang Thôn này.

Căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hãi hiện tại là cái dạng gì thì bọn họ không rõ ràng.

Nếu như Nhạc Trọng quản các nàng, các nàng cũng không biết tương lai sẽ biến thành bộ dạng gì nữa.Trong khi những nữ hài kia dang suy nghĩ, đột nhiên Trương Tuyền nói ra:- Tôi muốn lưu lại!

Nhạc Trọng, tôi muốn lưu lại quét dọn phòng cho anh, có thể chứ?

Chương 93: Uông HảiChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua Trương Tuyền với gương mặt em bé đáng yêu kia, khẽ mĩm cười nói:- Đương nhiên có thể.

Người nguyện ý lưu lại thì sẽ được trở thành đội viên dự bị.Trương Hân nhìn qua Trì Dương, vẻ mặt kiên định nói ra:- Tôi cũng lưu lại.Vương Thiến nhìn qua Trương Hân cắn răng nói:- Tôi cũng lưu lại.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương trầm mặc không nói, nhẹ nhàng cười nói:- Biên chế hai đội viên dự bị.Viên Doanh nhìn Trương Tuyền sau đó lại nhìn qua Nhạc Trọng, chăm chú nói ra:- Tôi cũng muốn lưu lại!- Tôi cũng muốn lưu lại!Vượt quá Nhạc Trọng dự kiến là Trương Tâm từ trước tới nay luôn bất hòa với Nhạc Trọng cũng mở miệng yêu cầu lưu lại.Trừ năm nữ hài này ra, những người còn lại đều bảo trì trầm mặc.Nhạc Trọng nhìn qua mọi người thản nhiên nói:- Đã như vậy buổi tối hôm nay mọi người thu thập một chút đi, chúng ta ngày mai xuất phát.Mọi người tán đi không lâu sau, Nhạc Trọng liền mang Lộ Văn thư thư phục phục đi tắm uyên ương.Sau khi kích tình thì Nhạc Trọng ôm Lộ Văn cùng Quách Vũ lẳng lặng vào trong bồn tắm.Lộ Văn ghé vào trong ngực Nhạc Trọng, ôm thật chặt Nhạc Trọng và làm nũng nói:- Nhạc Trọng ca ca, em và anh đi tới thành phố Lũng Hãi được không?

Phải tách ra với anh nhiều ngày như vậy người ta không chịu nổi.Nhạc Trọng sủng nịch nhìn qua Lộ Văn đáng yêu năm trong ngực, hôn nàng một cái, mỉm cười nói:- Vậy nơi này phải làm sao?

Nơi này chính là cơ nghiệp của chúng ta, em với tư cách bà chủ phải trấn thủ nơi này, giữ vững vị trí cơ nghiệp của chúng ta nha!Lộ Văn ôm cánh tay của Nhạc Trọng, dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ vào trong tay Nhạc Trọng làm nũng nói:- Nơi này có Trì Dương mà, không có vấn đề gì!

Mang em đi theo đi!

Được không!Nhạc Trọng cảm thụ được da thịt mềm mại và trắng nõn của Lộ Văn thì trong nội tâm rung động, sờ sờ đầu nhỏ của Lộ Văn và sủng nịch nói ra:- Được rồi!

Được rồi!

Được rồi!- Ca ca là tốt nhất!Lộ Văn hoan hô một hồi, hôn liền hai cái lên mặt của Nhạc Trọng.Quách Vũ cũng ôm cánh tay của Nhạc Trọng, dùng đôi mắt xinh đẹp nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Chủ nhân, cho em đi cùng được không?

Em sẽ hảo hảo xử lý công việc vặt vãnh cho ngài mà!- Được rồi!Nhạc Trọng nhìn qua nữ nhân xinh đẹp mê người, Quách Vũ giống như thiên sứ dựa vào người của hắn, mỉm cười, cúi đầu hôn lên trán của nàng một cái.Những ngày này Quách Vũ vẫn chuyên tâm quản lý các loại sự vụ, chuyện mà Nhạc Trọng phân phó nàng đều làm rõ ràng.

Nhạc Trọng sinh hoạt hằng ngày được hai nàng chiếu cố, hắn cũng có chút không muốn rời xa hai tiểu loli đáng yêu này.Nghe được Nhạc Trọng đồng ý thì Quách Vũ cũng lộ ra nụ cười ngọt ngào.Đi trên đường cao tốc đã thông xe tới thành phố Lũng Hãi, hai chiếc Đông Phong kilocalo, hai chiếc xe Jeep và một chiếc BMW đang chạy nhanh.- Cứu mạng! !

Cứu mạng! !Đột nhiên lúc này trong lối rẽ có tám người chạy ra đường, là nam nhân cầm trong tay các loại súng trường súng ngắn cũ kỹ.Sau lưng tám nam nhân này có hai con S1 đang nhanh như gió đuổi theo sau.Trong tiếng hô cầu cứu thê lương kia, một nam nhân chạy cuối cùng bị một trảo của S1 trảo trúng, cánh tay của hắn chợt xuất hiện vết cào dài.

Sắc mặt của hắn tái nhợt, dùng sức giãy giụa ra khỏi S1 và chạy như điên về phía trước.Nhạc Trọng ngồi bên cạnh vị trí lái của Vương Song ra lệnh:- Đỗ xe!

Tiêu diệt bọn chúng!Vương Song lập tức phanh chiếc BMW lại.Cổ xe đằng sau cũng dừng lại, mười hai tên đội viên cầm súng tiểu liên 79 từ trên xe nhảy xuống, nhìn chằm chằm và dùng súng chỉa vào tám tên nam nhân đang bỏ chạy kia.Đại cẩu tử xung trận ngựa lên trước nhìn qua tám gã nam nhân đang cầm súng kia:- Vứt bỏ vũ khí!

Sau đó tới ngồi xổm xuống!

Nếu không chúng tôi sẽ nổ súng.Nhìn thấy nhiều người cầm vũ khí như vậy vừa gặp thì Nhạc Trọng đầu tiên phải tước vũ khí của đối phương đã, sau đó mới ra tay cứu trợ.

Bằng không thì tùy tiện cho đối phương gia nhập vào đội ngũ của mình quá nguy hiểm.Nhìn thấy bên phía Nhạc Trọng thuần một sắc súng tiểu liên 79, tám gã nam nhân này vô cùng kinh hãi, chợt nhao nhao vút vũ khí trong tay xuống, một bên lao thẳng vào đội ngũ của Nhạc Trọng phóng đi, một bên lớn tiếng cầu khẩn:- Đừng nổ súng!

Thỉnh cứu chúng tôi!So sánh với quái vật như S1 thì đội ngũ nhân loại càng an toàn hơn.Nhạc Trọng vừa xuống xe thì cầm lấy Phảng Chế Đường Đao trong tay, thân hình chớp động, nhảy mấy cái là tới trước mặt hai đầu S1 kia rồi, Phảng Chế Đường Đao trong tay hóa thành hào quang chém vào đầu của chúng, đầu lâu của hai đầu S1 bay lên cao cao.Hai thi thể không đầu của S1 lúc này rơi xuống mặt đất, tuôn ra hai miếng sinh tồn tệ trị giá hai mươi đồng và hộp báu màu trắng.- Thật là lợi hại!Tám gã sống sót nhìn qua Nhạc Trọng dễ dàng chém giết hai đầu S1 đuổi theo bọn họ chạy chối chết thế kia, trong mắt đều hiện ra một vòng kinh hãi.Nhạc Trọng đem sinh tồn tệ và hộp báu màu trắng ném vào trong ba lô, đi vào trước người tám gã sống sót kia, hỏi:- Các người là ai?Tuy Nhạc Trọng có được trữ vật giới chỉ, nhưng mà trước mặt người khác vẫn nên dùng ba lô che giấu đi.

Trữ vật giới chỉ chính là báu xe m tạ i kk t ruy,en.-c o m vật cấp sáu, nếu như có người biết rõ thì khó tránh khỏi đỏ mắt, sinh ra phiền toái không cần thiết.Đại cẩu tử tiến lên giống như đầu chó săn hung dữ nói với tám người kia:- Đây là trung đoàn trưởng của chúng tôi, Nhạc đội!

Nhạc đội hỏi các người còn không mau trả lời?

Nếu như không thành thật một chút thì tôi xử bắn các người!Một gã nam tử dáng người khôi ngô vội vàng nói ra.- Chúng tôi là người trong căn cứ thành phố Lũng Hãi đi ra ngoài tìm kiếm vật tư.

Tôi là Uông Hải!

Là tiểu đội trưởng!

Cám ơn anh cứu chúng tôi.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Uông Hải trầm giọng nói ra:- Uông Hải!

Tôi muốn biết tình huống bây giờ của căn cứ thành phố Lũng Hãi hiện giờ, anh biết cái gì thì nói cho tôi biết.

Tôi chỉ cần biết tình báo của thành phố Lũng Hãi , súng sẽ trả lại cho các người.

Chẳng qua nếu như tôi phát hiện anh lừa gạt thì tự lãnh hậu quả.- Vâng!Trong nội tâm Uông Hải rùng mình, sau đó nói rõ toàn bộ tình báo mà mình biết về thành phố Lũng Hãi nói cho Nhạc Trọng nghe rõ ràng.Thế giới biến dị ngày nào đó, thành phố Lũng Hãi cũng lọt vào tay của người xưng là thần, đại bộ phận mọi người biến thành tang thi.

Ban lãnh đạo cũ của thành phố Lũng Hãi Lãnh đạo cũng biến thành tang thi.Nhưng mà may mắn gần thành phố Lũng Hãi có một chi quân đội đóng quân, tuy đại lượng người trong quân đội này lây nhiễm vuris biến thành tang thi, bộ đội xây dựng thành biên chế tiêu diệt.

Nhưng mà trong quân đội có một doanh trưởng tên Lôi Thành dẫn dắt quân đội và lợi dụng ưu thế hỏa lực hiện đại thu phục quân doanh.Ban lãnh đạo thành phố Lũng Hãi còn sót lại là do Trần Kiếm Phong dẫn dắt, có cảnh sát vũ trang còn sót lại, cảnh sát bộ đội thủ hộ nên hội hợp với quân đội của Lôi Thành.

Chương 94: Căn cứ người sống sót thành phố Lũng HảiChỉnh sửa : kktruyen.comSau khi tụ hợp thì Trần Kiếm Phong tổ chức nhân thủ phản công huyện Thanh Nguyên gần thành phố Lũng Hãi.

Hiện tại dưới hỏa lực hung mãnh của vũ khí hiện dại, nhưng tang thi tiến hóa trước mặt quân đội trang bị hiện đại cũng không có tạo thành uy hiếp gì cả.Kịch chiến hai ngày sau đó tang thi trong huyện Thanh Huyền bị tiêu diệt sạch sẽ.

Trần Kiếm Phong dựa vào huyện Thanh Huyền thành lập căn cứ người sống sót của thành phố Lũng Hãi, thu nạp người sống sót ở các nơi.

Uông Hải biết trước mắt căn cứ này tụ tập được bốn ngàn người sống, hơn nữa mỗi một ngày cũng còn đội ngũ người đào vong lẻ tẻ đi vào, người sống sót tiến vào thành phố Lũng Hãi càng đông.Uông Hải nhìn qua Nhạc Trọng , cẩn thận từng li từng tí hỏi:- Xin hỏi, ngài là người cường hóa đúng không, Nhạc đội?Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:- Trong căn cứ thành phố Lũng Hãi có người cường hóa rất mạnh sao?Uông Hải đáp:- Ước chừng có hơn mười người!Trên thế giới này chưa bao giờ thiếu người may mắn và người có thực lực, Nhạc Trọng cũng không tự đại cho n g.uồ n : kkt r-uy e n .-c.o,m- rằng mình là người cường hóa duy nhất.

Nhưng mà nghe được có mười người cường hóa thì nội tâm của hắn sinh ra áp lực.Uông Hải lại hỏi:- Nhạc đội!

Ngài muốn vào căn cứ người sống sót của thành phố Lũng Hãi sao?Nhạc Trọng nói:- Đúng vậy!Uông Hải nhìn qua Nhạc Trọng giải thích nói:- Trước mắt trong căn cứ đưa ra biện pháp mới.

Phàm là người muốn tiến vào căn cứ phải nộp toàn bộ vật phẩm có từ thần ma hệ thống nộp lên căn cứ.

Đồng thời các loại vũ khí, đạn dược trên xe của ngài cũng bị căn cứ tịch thu.

Ngài nên cẩn thận một chút!- Còn có loại chuyện này?Nhạc Trọng nhướng mày, nhìn qua đại cẩu tử và phân phó:- Cầm mười cân gạo cho Uông Hải.Đại cẩu tử gật gật đầu, rất nhanh từ trong xe Đông Phong kilocalo xuất ra mười cân gạo ném cho Uông Hải:- Nhạc đội thưởng cho anh!- Cảm ơn Nhạc đội!

Cám ơn Nhạc đội!Uông Hải cầm lấy bao gạo kia, lập tức mặt mày hớn hở.

Lúc này hăn dẫn đội đi ra ngoài tổn thất không nhỏ, nhưng mà có mười cân gạo này xem như có thu hoạch.

Trong căn cứ sống sót của thành phố Lũng Hãi lương thực cũng không có dư.- Tại sao lại trói tôi!

Vì cái gì?Đúng lúc này âm thanh hoảng sợ của nam nhân truyền ra.Nhạc Trọng nhìn qua âm thanh kia, chỉ thấy một gã đội viên của Uông Hải bị người của Nhạc Trọng ntrói cực kỳ chặt chẽ.

Vương Song cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay nhìn chằm chằm vào nam nhân này.

Trên tay của nam nhân này có vết cào của S1.- Chờ một chút!Uông Hải lớn tiếng gọi một câu, sau đó đi tới trước mặt nam nhân bị con S1 kia cào một cái thì mặt mũi chua xót thở dài một câu, nói:- Lão Lý, bị tang thi làm bị thương không còn hy vọng sống.

Anh có di ngôn gì cứ nói đi!Nhìn qua Uông Hải, vành mắt lão Lý kích động lúc này đỏ hồng lên, có chút thê lương nói:- Uông đội!

Tôi chết không sao!

Nhưng mà vợ và con của tôi làm thế nào bây giờ?Uông Hải chậm rãi nói ra:- Hai người bọn họ chúng tôi sẽ tận lực đi chiếu cố.

Anh an tâm đi đi.Người trong đội ngũ Uông Hải lúc này nhìn thấy một màn này, trong nội tâm cũng có chút không đành lòng.

Lão Lý làm người trung thực, trong đội ngũ rất có nhân duyên.

Ai cũng không muốn nhìn thấy hắn chết, nhưng mà người bị lây virus phải chết, đây đã là định luật.

Cho dù người trải qua hệ thống thần ma cường hóa, chỉ cần bị dính virus cũng sẽ biến thành tang thi, đây mới là chỗ đáng sợ của virus.Lão Lý thoáng nhắm mắt lại, trầm giọng nói:- Đến đây đi!

Cho tôi được thanh thản!Uông Hải nhìn Nhạc Trọng nói:- Nhạc đội, có thể cho chúng tôi tự giải quyết không?Nhạc Trọng gật đầu, Vương Song bên kia thu hồi Phảng Chế Đường Đao.Uông Hải đem súng lục nhắm ngay đầu lão Lý và trầm giọng nói một câu:- Lão Lý, đi tốt!Phanh!

Một tiếng súng vang lên, đầu của lão Lý đầu có một lỗ máu và té xuống đất.Đại cẩu tử đi tơi bên người Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc đội, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?

Còn đi thành phố Lũng Hãi hay không?Nếu như vật tư của Nhạc Trọng đi tới căn cứ thành phố Lũng Hãi bị tịch thu, bọn họ giống như lão hổ bị nhổ răng mặc người ta chém giết.

Đại cẩu tử có chút nửa đường bỏ cuộc, muốn lui về Trường Quang Thôn.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Đi!Nhạc Trọng đi tới bên người Uông Hải thản nhiên nói:- Uông Hải, anh và người của mình đi đi.- Cảm ơn Nhạc đội!

Cám ơn Nhạc đội!

Đến căn cứ thành phố Lũng Hãi thì tôi sẽ chiêu đãi ngài.Uông Hải đại hỉ nói ra.Nói xong Uông Hải sợ Nhạc Trọng đổi ý nên mang theo sáu đội viên của mình nhanh chóng rời khỏi nơi này.So sánh với tang thi không ngừng tiến hóa, nhân loại bình thường càng dễ đối phó.

Bởi vậy cũng có không ít người bắt đầu săn giết nhân loại cướp đoạt vật tư.

Như Nhạc Trọng cứu bọn họ, người không dựa vào súng ống sinh tồn rất nhỏ.- Lâm Quân!

Anh tới đây!Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, nhìn qua đội viên dự bị nói ra.Lâm Quân đi vào bên người Nhạc Trọng có chút hưng phấn hỏi:- Nhạc đội ngài có cái gì phân phó?Lâm Quân đi theo Nhạc Trọng còn chưa có trải qua nhiều chuyện.

Hắn cực muốn bày ra giá trị của mình.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Lâm Quân hỏi:- Ở gần thành phố Lũng Hãi anh quen thuộc không.

Gần huyện Thanh Nguyên có địa phương nào có thể che dấu vật tư của chúng ta không?Lâm Quân quê quán chính là một huyện thành nhỏ gần thành phố Lũng Hãi, hắn tương đối quen thuộc nơi này, đây cũng là nguyên nhân Nhạc Trọng mang theo hắn đến căn cứ thành phố Lũng Hãi đấy.

Hắn cần một người quen thuộc địa hình dẫn đường.Lâm Quân nhíu mày suy tư một hồi lâu mới nói với Nhạc Trọng:- Có!

Tôi nhớ được gần huyện Thanh Nguyên có một thôn nhỏ là Tây Hương Thôn có hang động.

Người của Tây Hương Thôn rất ít, cũng chỉ có mười hộ dân, thổ địa cũng rất cằn cỗi, không có vật tư gì.

Có lẽ không có gì người đi qua mới đúng.- Đại cẩu tử!Nhạc Trọng trầm giọng nói.- Chuyện gì, Nhạc đội?Đại cẩu tử đi vào bên người Nhạc Trọng hỏi.- Chọn theo mấy người đi theo tôi, anh ở nơi này trông coi!

Còn hướng đi của chúng ta hiện giờ không thể nói cho bất luận nữ hài nào ở đây biết rõ, hiểu chứ?Nhạc Trọng nhìn qua đại cẩu tử trầm giọng nói.Những nữ hài này phải tới căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Đã bị Nhạc Trọng bài trừ ra ngoài đối tượng tín nhiệm, dù sao đến căn cứ thành phố Lũng Hãi thì các nàng phải rời đi, tương lai chuyện gì cũng có thể xảy ra.Đại cẩu tử gật gật đầu, chọn mấy người đi theo bên người Nhạc Trọng, bắt đầu vận chuyện vật tư, súng ống đạn được cho lên Đông Phong kilocalo, sau đó chạy về xa xa.- Nhạc Trọng định đi đâu?Nhìn thấy Nhạc Trọng đi xa, Trần Dao nhịn không được lên tiếng hỏi.Đại cẩu tử nhìn Trần Dao lãnh đạm nói:- Trần Dao, hành tung của Nhạc đội cô không nên hỏi.Đại cẩu tử cũng có chút xem thường những người được Nhạc Trọng cứu, còn có người lựa chọn rời đi.Trần Dao sững sờ, nàng cũng không có nghĩ đại cẩu tử lại nói như vậy với nàng.

Trong Trường Quang Thôn thì đại cẩu tử cung kính có thừa với những người đi theo Nhạc Trọng cùng, chưa từng lãnh đạm như vậy bao giờ.

Chương 95: Uy năng Khủng Cụ ThuậtChỉnh sửa : kktruyen.comTrần Dao nhướng mày, nhịn không được mở miệng nói ra:- Thái độ của anh là gì!

Tôi quan tâm Nhạc Trọng mới hỏi!Đại cẩu tử thản nhiên nói:- Đến căn cứ thành phố Lũng Hãi thì cô không phải người của chúng tôi, hành tung Nhạc đội xin cô không nên hỏi mới tốt.Trần Dao còn muốn nói tiếp cái gì.

Một bên Kỷ Thanh Vũ kéo kéo quần áo của nàng, lắc lắc đầu nói:- Dao Dao, chỉ nh s ử a- .b-ở i k.k truye n .co m từ khi chúng ta quyết định rời khỏi Trường Quang Thôn, đi căn cứ thành phố Lũng Hãi thì trên thực tế đã là người ngoài, bọn họ đề phòng chúng ta như vậy cũng là chuyện đương nhiên.

Dù sao chuyện này quan hệ tới an nguy của bọn họ.Nghe Kỷ Thanh Vũ nói vậy thì trong nội tâm Trần Dao lập tức cảm xúc trăm mối ngổn ngang, có chút tư vị không phải.

Nàng có chút nhớ khi đứng bên người Nhạc Trọng, thế nhưng mà nàng càng muốn trở về chính phủ thống trị, trật tự hài hòa.

Dưới xã hội do chính phủ thống trị thì nàng là công chúa được mọi người nâng niu trong tay, mà ở bên người Nhạc Trọng thì nàng chẳng qua chỉ là nữ nhân xinh đẹp.

Nàng cũng không có mến Nhạc Trọng, chọn lựa tự nhiên trở về căn cứ thành phố Lũng Hãi do chính phủ thống trị là đương nhiên.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Trần Dao đang mâu thuẫn, im lặng không nói.

Bản thân nàng có khuynh hướng đứng bên người của Nhạc Trọng, chỉ vì Trần Dao chẳng những là bạn khuê mật của nàng.

Gia tộc Trần Dao chính là gia tộc mà nhà của Kỷ Thanh Vũ đời đời phụng dưỡng.

Gia gia của Kỷ Thanh Vũ từng là cảnh vệ viên của gia gia Trần Dao.

Đến đời của bọn họ thì Kỷ gia cũng là thế lực phụ thuộc của Trần gia.

Về công về tư Kỷ Thanh Vũ đều phải đứng cùng Trần Dao.Dưới sự dẫn dắt của Lâm Quân thì Nhạc Trọng thuận lợi tìm được cái hang kia, đem vật tư và đạn dược trên chiếc Đông Phong kilocalo giấu trong nơi này.Đoàn xe dọc theo đường cao tốc, Nhạc Trọng rất nhanh tới cửa ra vào của người sống sót huyện Thanh Nguyên.Huyện Thanh Nguyên là huynh thành nằm phía tây của thành phố Lũng Hãi.

Trước tận thế thì nơi này bảo trì tường thành cổ và lấy du lịch làm ngành phát triển.Xa xa Nhạc Trọng nhìn thấy bên ngoài tường thành huyện Thanh Nguyên có từng cỗ máy chiến tranh hiện đại phòng bị tang thi , biến dị thú tấn công.- Dừng lại!Đoàn người của Nhạc Trọng vừa chạy tới trước cổng thành, cửa ra vào có bốn gã vác súng đang đứng, đạn lên nòng đi tới, trầm giọng quát.Nhạc Trọng lúc này bước xuống xe.Nhạc Trọng vừa đi xuống xe thì cổ xe của bọn họ bị binh lính tịch thu.Vài tên nhân viên mặc quần áo lao động nhanh chóng đi tới nơi này.Một người trong đó đi về phía đám người Nhạc Trọng nói:- Tôi là người phụ trách tiếp đãi người sống sót Trần Trí Quang.

Các người mang theo vật tư của mình tiến vào căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Nhân dân tệ, vàng, kim cương có thể hối đoái phiếu lương thực ở nơi này.Triệu Lệ hai mắt tỏa sáng, vội vàng hỏi:- Nhân dân tệ, vàng hối đoái được bao nhiêu phần trăm lương thực?Triệu Lệ lúc này vẫn mang theo nhân dân tệ, vàng đi tới căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hãi chính là muốn sống ở nơi có trật tư.Trần Trí Quang thản nhiên nói:- Mười vạn nhân dân tệ hối đoái phiếu một cân lương thực.

Một cân vàng hối đoái được mười phiếu mười cân lương thực.Triệu Lệ nhướng mày, nữ cường nhân này nhìn qua Trần Trí Quang lớn tiếng nói:- Cái gì?

Mười vạn nhân dân tệ mới có một phiếu một cân lương thực?

Tỷ lệ này quá không hợp lý!

Cho lãnh đạo của anh tới gặp tôi.

Tôi là chủ tịch chuỗi tiệm thức ăn Hoa Cương Triệu Lệ.Tài sản của các nhà hàng thức ăn này có giá trị cả trăm triệu, trước tận thế thì chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh Hoa Cương này nổi tiếng khắp nước.

Triệu Lệ với tư cách chủ tịch là nhân vật nổi tiếng của xã hội.

Nàng ở trong đoàn đội của Nhạc Trọng thì cẩn thận từng li từng tí, vừa tới căn cứ của chính phủ thì bộc phát toàn bộ.Trần Trí Quang hơi mỉa mai nhìn Triệu Lệ nói:- Không cần!

Tôi chính là lãnh đạo.

Cô có thể không đổi, không đổi là xong, tiến vào căn cứ thì cô cầu tôi đổi thì tôi cũng không đổi cho cô đâu.Trần Trí Quang không có thèm nhìn qua chức danh chủ tịch trước tận thế của Triệu Lệ cái nào, nhìn qua Nhạc Trọng và thản nhiên nói:- Trong căn cứ thành phố Lũng Hãi không cho phép mang theo vũ khí, cho nên các người phải đem toàn bộ vũ khí nộp lên đây.

Nếu có được trang bị của hệ thống thần ma, trang bị này toàn bộ nộp lên cho căn cứ, nếu không sẽ định tội chứa chấp vật phẩm nguy hiểm.

Hiện tại nam qua bên kia, nữ qua bên này, chúng tôi tiến hành kiểm tra vật tư của các người mang theo.Nói xong Trần Trí Quang liền mang theo nam nhân trong đoàn Nhạc Trọng đi vào căn phòng nhỏ.Nhân viên nữ công tác cho chính phủ dẫn bọn người Triệu Lệ vào một căn phòng nhỏ.- Chờ một chút!

Tôi đổi!

Tôi phải đổi phiếu lương thực!Nhìn thấy Trần Trí Quang rời đi, Triệu Lệ lập tức gấp gáp, nàng cầm cái bọc nhân dân tệ và vàng chạy đến trước người Trần Trí Quang kêu lên.Trong căn cứ có cái dạng gì thì Triệu Lệ căn bản không biết.

Nhưng mà không có lương thực tuyệt đối không sống nổi, cho dù như thế nào nàng cũng phải đổi được phiếu lương thực, bằng không thì mẹ con nàng khó mà sống được trong căn cứ này.Trần Trí Quang nhìn qua thiếu phụ đầy đặn này, trong mắt hiện ra hào quang dâm dục, lạnh lùng cười cười, đem một tấm giấy nhỏ đưa cho Triệu Lệ nói:- Hiện tại tôi không có tâm tư đổi cho cô.

Cô muốn đổi phiếu lương thực thì buổi tới đi một mình tới tìm tôi.Triệu Lệ tiếp nhận tấm giấy nhỏ và xem xét, sắc mặt lập tức tái nhợt.

Ở trong tấm giấy nhỏ kia viết chính là địa chỉ.

Nàng cũng là người kinh nghiệm xã hội phong phú, thoáng cái là hiểu ý của Trần Trí Quang.Không để ý đến Triệu Lệ, Trần Trí Quang mang theo đám người Nhạc Trọng đi vào trong căn phòng nhỏ.- Tại sao có thể như vậy?Triệu Lệ cầm theo tấm giấy nhỏ kia, sắc mặt âm tình bất định.

Nàng vốn cho rằng đi vào căn cứ thành phố Lũng Hãi thì có thể sống trong xã hội trật tự.

Nhưng mà bây giờ nhân viên chính phủ còn dùng ánh mắt như vậy nhìn qua nàng, trong nội tâm của nàng tràn ngập mê mang và sợ hãi.Trong căn phòng nhỏ này Trần Trí Quang và ba nhân viên công tác bắt đầu điều tra vật phẩm tư nhân của Nhạc Trọng.Ba tên nhân viên này tay chân không sạch sẽ, không ngừng đem thuốc lá,m kẹo của Nhạc Trọng đưa vào trong túi của bọn họ.Tiếp đãi người sống sót chính là công việc vô cùng béo bỡ, những công việc này những nhân viên tiếp đãi vơ vét của người sống sót không ít.Đại cẩu tử nhìn thấy Trần Trí Quang mang bao thuốc lá của mình nhét vào trong túi, lập tức gấp lên, hắn lớn tiếng nói:- Chờ một chút, đây là đồ của tôi.Trần Trí Quang mặt trầm xuống, trừng mắt nhìn đại cẩu tử nói:- Cái gì đồ của mày.

Đây là của tao.

Mày không nên nói lung tung đấy!

Coi chừng tao tố mày tội phỉ báng, cho mày ngồi xổm trong nhà lao.Đại cẩu tử vô cùng tức giận kêu lên:- Các người như vậy có khác gì ăn cướp?

Chương 96: Tiến vào căn cứ. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrần Trí Quang nhìn qua đại cẩu tử lạnh lùng cười nói:- Như thế nào?

Không quen nhìn Không quen nhìn thì ra ngoài cho tao, lão tử khổ cực như vậy tới đón tiếp tụi mày, không có chất bé thì ai đi làm.

Có bản lĩnh thì mày đi tố đi.Ba tên nhân viên công tác còn lại cười ha hả.

Trước tận thế thì trách cứ nhân viên công vụ trên cơ bản là không có kết quả gì.

Càng đừng đề cập tới tận thế trật tự đại loạn.

Chỉ cần không gây ra chuyện cực lớn thì cấp trên cơ bản không quan tâm tới.Đại cẩu tử còn muốn nói gì, lúc này Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hắn, hắn cũng không dám nói thêm.Trần Trí Quang nhìn thấy đại cẩu tử im miệng không nói, càng thêm đắc ý, hắn nhìn thấy chiếc nhẫn trong tay Nhạc Trọng thì hai mắt tỏa sáng, không kiêng nể gì cả nói ra:- Mày đấy!

Mày cởi chiếc nhẫn trong tay ra.

Đó là lúc trước tao không cẩn thận làm mất, còn không mang nó trả lại cho tao?Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, lạnh lùng nói ra:- Mày xác định là mày làm mất?Trần Trí Quang bộ dáng rộng lượng nói ra:- Đó là đương nhiên!

Mày nên lấy nó trả lại cho tao, tôi không so đo chuyện mày trộm chiếc nhẫn.

Trong căn cứ thành phố Lũng Hãi chúng ta trộm cắp là trọng tội, bị bắt thì cảnh sát có thể bắn gục các người.

Tao tâm địa tốt, không muốn thấy máu nên bỏ qua cho mày.Nhạc Trọng lạnh lùng cười cười, hàn quang trong mắt hiện ra, hắn dùng Khủng Cụ Thuật với Trần Trí Quang!Trong một chớp mắt một cổ sát khí kinh người từ trong người Nhạc Trọng hiện ra ngoài, trực tiếp bao phủ thân thể của Trần Trí Quang này một cái.Mặt của Trần Trí Quang tái nhợt, trong hai mắt đột nhiên mất đi thần thái.

Hắn nhìn thấy ác quỷ hai mét đang lao tới, dùng cưa điện cắt thân thể của hắn, máu tươi và nội tạng trong người của hắn chảy ra ngoài, thống khổ vì bị cắt ngang người làm cho hắn vô cùng đau đớn hét thảm thiết, thân thể vô lực quỳ trên mặt đất và co giật toàn thân.- Cứu mạng!

Cứu tôi! !

Cứu tôi!Hai mắt rần Trí Quang đỏ thẫm, co quắp té trên mặt đất, miệng sùi bọt mép, thân thể mồ hôi lạnh chảy ròng giống như con chó bị thuốc đang nằm trên đất mà co giật.Ba nhân viên công tác còn lại nhìn thấy thảm trạng của Trần Trí Quang thì sắc mặt đại biến, lúc này móc đủ loại vật tư trong người ra ngoài, không ngừng nói xin lỗi:- Thực xin lỗi!

Thực xin lỗi!

Chúng tôi không biết ngài là người cường hóa!

Có chỗ đắc tội xin ngài bao dung cho!Cường giả có được thủ đoạn cũng không phải là tôm cá nhãi nhép như bọn họ có thể đối phó.

Đặc biệt là Nhạc Trọng vô thanh vô tức không có tiếp xúc gì mà làm cho Trần Trí Quang thống khổ không thôi, cường giả có được loại thủ đoạn này trong căn cứ thành phố Lũng Hãi không nhìn thấy một ai.Nhạc Trọng cũng không muốn động thủ giết người, Khủng Cụ Thuật vừa thu lại buông tha Trần Trí Quang.Nhạc Trọng thu Khủng Cụ Thuật thì Trần Trí Quang mới khôi phục lại, hắn gian nan đứng lên, sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng, không dám làm khó dễ, rung giọng nói ra:- Đại ca, các ngài ra ngoài trước đi.

Cách ly ở chỗ này sau hai giờ thì sẽ có người căn cứ năng lực của các người mà an bài trụ sở công tác.Nhạc Trọng tiếp nhận bản khai xem xét, chỉ trong ó chằng chịt vấn đề.Trần Trí Quang cẩn thận từng li từng tí xem qua:- Điền vào bản khai này, mấu chốt nhất chính là chức nghiệp và năng lực của các ngươi sau dị biến.

Phía trên là năng lực và chức nghiệp cùng phân phối vật tư.

Trong người cường hóa lấy được đãi ngộ khá tốt, có thể tiến vào quân đội hoặc là các ngành của chính phủ.Kiến thức năng lực đáng sợ của Nhạc Trọng thì Trần Trí Quang không dám chọc giận Nhạc Trọng.

Tuy trong căn cứ thành phố Lũng Hãi, người cường hóa không được tùy ý giết người.

Thế nhưng mà dùng năng lực quỷ dị kia của Nhạc Trọng thì tuyệt đối thần không biết quỷ không hay là hắn đã giết người.Trần Trí Quang nhắc nhở:- Chức nghiệp cùng năng lực rất trọng yếu, cái này liên quan tới đãi ngộ tương lai của ngươi.Sau tận thế pháp tắc mạnh được yếu thua, Trần Trí Quang thập phần tinh tường điểm này.

Hắn cũng không dám đối nghịch với người cường hóa mạnh như Nhạc Trọng thế này.

Chỉ có thể tận lực nịnh nọt.Nhạc Trọng ném một bao thuốc lá cho Trần Trí Quang thản nhiên nói:- Những người chúng ta không muốn tách ra, anh có biện pháp nào?- Cảm ơn Nhạc ca!Trần Trí Quang tiếp nhận thuốc lá, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng.

Thuốc lá trong căn cứ là vật tư hút hàng, cực kỳ khó được, nhũng người như bọn họ rất khó kiếm được một bao.Trần Trí Quang suy nghĩ một hồi nói:- Nếu như các người muốn ở đây.

Vậy không cần điền nghề nghiệp là được!

Nhưng bởi như vậy đãi ngộ của các người không được tốt.Tiến vào căn cứ thành phố Lũng Hãi thì rồng rắn lẫn lộn.

Cũng có không ít tiểu thế lực đi vào, Trần Trí Quang cũng đã gặp rất nhiều doàn thể không muốn tách ra.

Dù sao mọi người ôm đoàn lực lượng lớn, không dễ dàng bị người khác khi dễ.Nghe Trần Trí Quang nói như vậy thì Nhạc Trọng không có ghi năng lực và chức nghiệp trên chỗ nghề nghiệp.Hai giờ sau Nhạc Trọng đã đi ra khỏi gian phòng.Mà bên kia Lộ Văn, Trần Dao các nàng cũng rời khỏi gian phòng của mình.- Ca ca!Nhìn thấy Nhạc Trọng rời phòng, Lộ Văn thoáng cái chạy tới ôm một cánh tay của Nhạc Trọng.Quách Vũ cũng đi đến bên cạnh Nhạc Trọng.Những nữ sinh còn lại thì đứng đối diện Nhạc Trọng, ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng tràn ngập phức tạp.

Hôm nay các nàng phải tách ra sinh hoạt trong hoàn cảnh không biết.Trần Dao đi tới trước mặt của Nhạc Trọng, ánh mắt phức tạp nhìn Nhạc Trọng chậm rãi nói ra:- Nhạc Trọng!

Tôi phải đi.

Sau này anh tới căn x em tạ i k ktruyen .c om cứ thành phố Lũng Hãi có khó khăn gì có thể tới tìm tôi.

Tôi tận khả năng giúp đỡ anh.Trần gia tại thành phố Lũng Hãi cũng rất có thế lực.

Trần Dao cho biết thân phận thì nàng sẽ tụ tập với thân thuộc ở thành phố Lũng Hãi này.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Dao, trầm giọng nói ra:- Bảo trọng!Nhạc Trọng cũng thập phần coi trọng Trần Dao, bởi vì năng lực của nàng xuất sắc, tướng mạo xuất chúng.

Nhưng mà người có chí riêng, nàng rời khỏi Nhạc Trọng cũng đã có chuẩn bị tâm lý, cũng không c thất vọng cùng thất lạc quá lớn.- Gặp lại!Trần Dao nhìn kỹ Nhạc Trọng sau đó đem ánh mắt nhìn qua Quách Vũ, Lộ Văn bên cạnh Nhạc Trọng một cái,, trong mắt có hào quang phức tạp lóe lên, lưu lại một câu, quay đầu cùng Kỷ Thanh Vũ rời đi.Triệu Lệ đi đến bên người Nhạc Trọng, nhìn qua Trần Trí Quang bên cạnh hắn cầu khẩn nói:- Trần huynh đệ, van cầu anh hối đoái phiếu lương thực cho tôi được không?

Cầu anh!Triệu Lệ đã ý thức được căn cứ thành phố Lũng Hãi cũng không có tốt đẹp như nàng tưởng tượng.

Thân phận chủ tịch chuỗi cửa hàng thức ăn nhanh của nàng ở đây không dùng được.

Căn bản không có người nào cho nàng mặt mũi, nàng không thể không buông tư thái cầu khẩn nhân viên công vụ mà trước kia nàng vô cùng xem thường.Trần Trí Quang nhìn Triệu Lệ, phất phất tay nói:- Không rảnh!

Cút!

Chương 97: Tiến vào căn cứ. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comVới tư nhân viên tiếp tân căn cứ thành phố Lũng Hãi thì Trần Trí Quang gặp được rất nhiều đại lão bản.

Triệu Lệ cho dù trước tận thế có tiền, lại có thân phận, hiện tại cái gì cũng không phải.Sắc mặt Triệu Lệ tái nhợt, trong mắt hiện ra một tia tuyệt vọng, một rương nhân nhân tệ của nàng nếu không cách nào đổi phiếu lương thực thì tương đương với một đống giấy vụn, điểm này nàng vô cùng rõ ràng.

Không có lương thực trong tay thì ở căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hãi này nàng không chống đỡ được bao nhiêu ngày.- Đổi cho nàng đi!Nhạc Trọng nhìn qua Trần Trí Quang thản nhiên nói.- Vâng!

Nhạc ca!Trần Trí Quang lập tức cung kính đáp, sau đó nhìn qua gã nhân viên công tác nói ra:- Tiểu Lâm, mang nữ nhân này đi đổi phiếu lương thực.Tiểu Lâm kiêu căng nhìn qua Triệu Lệ, lãnh đạm nói:- Đi theo tôi!- Cảm ơn ngươi!Triệu Lệ nhìn qua Nhạc Trọng xoay người đi thì nói cảm tạ một câu, lúc này mới cầm rương hòm đi theo nhân viên công tác.- Nhạc ca, ngài đi theo tôi!

Tôi mang ngài đi tới nơi ở.Trần Trí Quang vẻ mặt nịnh nọt hướng về Nhạc Trọng nói ra.Pháp tắc tận thế là mạnh được yếu thua.

Trần Trí Quang ỷ vào thân phận nhân viên công vụ của mình có thể hoành hành không cố kỵ.

Nhưng mà ở căn cứ thành phố Lũng Hãi trước mặt cao tầng và thế lực thì hắn không là cái gì cả.

Trần Trí Quang tại căn cứ thành phố Lũng Hãi cũng không có bối cảnh gì, bởi vậy hắn vẫn muốn tìm kiếm cường giả để trở thành hậu trường.Nhạc Trọng có được năng lực quỷ dị như vậy, lại có bộ hạ đi theo tùy tùng thì Trần Trí Quang muốn tạo quan hệ tốt với Nhạc Trọng để cầu hậu trường.

Nếu như trở thành người tâm phúc của cường giả như Nhạc Trọng thì tên Trần Trí Quang tại căn cứ thành phố Lũng Hãi này địa vị cũng được củng cố.

Bị khi nhục cũng có người ra mặt.Hành tẩu trên đường phố, Trần Trí Quang thập phần lưu manh nhìn qua Nhạc Trọng xin lỗi nói:- Nhạc ca, chuyện hôm nay là tôi sai!

Tôi có mắt như mù.

Có chỗ đắc tội xin ngài tha thứ.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Sự kiện kia cho qua đi.Trần Trí Quang vẻ mặt chờ đợi nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc ca, tôi có thể đi theo ngài lăn lộn không?

Tôi ở trong căn cứ này không có bổn sự gì cả, nhưng mà các tiểu môn đạo lại vô cùng rõ ràng.

Ngài có cái gì không rõ ràng thì cứ hỏi tôi.Đại cẩu tử nhìn qua Trần Trí Quang như vậy cũng dám nói, hừ lạnh một tiếng mỉa mai nói:- Da mặt của mày thật dày!Trần Trí Quang làm như không nghe thấy, y nguyên chờ đợi nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, chợt nói ra:- Tốt!Đối với căn cứu thành phố Lũng Hãi này dù hắn được Uông Hải nói nghe một lần, nhưng mà một ít cong cong thẳng thẳng trong căn cứ thành phố Lũng Hãi này thì Uông Hải không có thời gian nói rõ ràng.Trần Trí Quang đại hỉ liên tục nói lời cảm tạ:- Cảm ơn Nhạc ca!

Cám ơn Nhạc ca!Dưới sự dẫn dắt của Trần Trí Quang thì đoàn người Nhạc Trọng lúc này đi vào nơi bọn họ ở lại, đó là một căn nhà năm tầng nhìn có vẻ rách nát.Mỗi một tầng lầu phòng đều có ba gian phòng, trong phòng có một cái giường lớn và toa-lét, ngoài ra không có cái gì cả.Bên ngoài là một gian nhà bình thường, chung quanh có dây mây bò khắp căn nhà, còn có mốt đồng ruộng hoang phế và hồ nước.Trần Trí Quang vẻ mặt áy náy nói ra:- Thật có lỗi, Nhạc ca!

Người sống sót không có nghề nghiệp cũng chỉ có thể ở như thế này thôi.Trần Trí Quang cũng không phải là quan lớn gì, tự nhiên không cách nào giúp cho Nhạc Trọng an bài nơi ở tốt.Nhạc Trọng gật gật đầu, không nói thêm gì.Mọi người đã bận rộn một ngày, bụng đã hơi đói rồi, vì vậy cũng đi xuông lầu ra ngoài.Sau khi xuống lầu không lâu là có thể nhìn thấy một khoảng đất chống có một nơi bày bát tô, vài tên nhân viên công tác đang ở đó phân phát đồ cứu tế.Hơn mười người xếp thành một hàng dài lãnh đồ ăn cứu tế.Một tên mập mạp cầm cái thìa, mỗi người đi tới xe m, onli.ne .t,ạ,i k.kt,r-u-yen-.c-o m thì hắn cho cái thìa vào trong nồi, sau đó đổ vào chén của người kia.Đại cẩu tử đi qua xem xét, chỉ thấy trong chén cháo của người kia không có hạt gạo nào, trên cơ bản đều là nước, hắn nhịn không được phàn nàn nói:- Trời ạ, đây là cho người ăn sao?

Toàn là nước thế này!Ở trong Trường Quang Thôn thì đại cẩu tư có thể ăn được gạo ngon cả.

Trong Trường Quang Thôn phát cháo miễn phí cũng không keo kiệt như thế này.Tên mập mạp phân phát cháo nhìn qua đại cẩu tử, liếc xéo mỉa mai.- Không ăn cút ngay!

Chờ mày đói thêm mấy ngày sẽ trung thực.Những người lĩnh cháo cứu tế kia lúc này đã húp sạch nước trong chén của mình rồi, ngay cả chén cũng liếm sạch sẽ, sau đó ánh mắt tham lam nhìn qua cái nồi cháo to kia.Bữa cứu tế này tương đương mà nói là nước cơm, căn bản không phải cháo.

Nhưng đây chính là hy vọng của những người muốn sống sót đấy.Trần Trí Quang nhìn qua Nhạc Trọng xin lỗi nói:- Nhạc ca, thật có lỗi, các ngươi chỉ có thể ở chỗ này ăn được đồ cứu tế thế này.Nhạc Trọng nhìn qua trong nồi không có một hạt gạo nào cả, không có chút hứng thú nào, nhìn qua Trần Trí Quang hỏi:- Nơ này có thị trường không?

Tôi muốn đi thị trường mua vài thứ!Trần Trí Quang lập tức nói:- Có!

Xin ngài đi theo tôi!Nhạc Trọng lúc này mang theo người tới căn cứ thành phố Lũng Hãi, chỉ thấy những người sống sót mặt xanh xao vàng vọt, hiển nhiên đều bị đói bụng không nhẹ.

Trên đường phố có rất nhiều chỗ phát cháo miễn phí có người xếp hàng thật dài.Dưới sự dẫn dắt của Trần Trí Quang thì Nhạc Trọng đi vào một con đường.Trong con đường này, trên đường đi bày đầy đủ các loại đồ vật, những chỉ quán này khí sắc còn tốt hơn những người khác không ít.- Nơi này là phố gạo.

Có thể cầm lấy phiếu lương thực của chính phủ lãnh gạo ở nơi này.

Tiền lương công tác của nhân viên chính phủ cũng kết toán ở nơi này.

Quân đội cũng giống như vậy.Trần Trí Quang chỉ vào bốn gã binh sĩ vác súng trên vai đang đứng trước một gian hàng, đạn lên thủ vệ cửa hàng, nhìn qua bọn người Nhạc Trọng.- Nơi này là phố Phượng Hoàng, cũng là nơi chuyện bán các loại tạp hóa.

Chỉ cần có lương thực, phiếu lương thực thì ngài có thể mua được nhiều thứ.Trần Trí Quang cũng chỉ vào con đường này giới thiệu cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nghe Trần Trí Quang giải thích thì dẫn theo đoàn người đi chung quanh nơi này.- Lão bản, những nồi đất hồ lô này bán thế nào?Đi tới trước một gian tạp hóa, Nhạc Trọng nhìn nồi đất hồ lô hỏi lão bản.Lão bản tiệm tạp hóa nhìn thấy Nhạc Trọng, chợt hai mắt tỏa sáng, gấp gáp nói:- Phiếu lương thực một lượng một nồi, một phiếu lương thực một lượnghai mươi cái chén, một phiếu lương thực một lượng một dao phay, một phiếu lương thực một lượng ba cái bồn sắt.

Hoặc là dùng lương thực đổi cũng được.Trần Trí Quang kéo Nhạc Trọng một cái, lạnh lùng cười nói:- Lão bản, ngươi đây là lừa người.

Giá cả rất cao.

Đi, Nhạc ca chúng ta đi nhà tiếp theo.Nhạc Trọng chợt làm bộ muốn đi, tên lão bản kia lập tức gấp lên, hắn lớn tiếng nói:- Chờ chút!

Chờ chút!

Bớt một chút cũng được.

Bớt một chút cũng được.

Chương 98: Mua sắmChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng dùng ngón tay chỉ vào đất, chỉ vào các món toàn bộ nồi hồ lô:- Năm túi mì ăn liền đổi toàn bộ những cái này.

Bằng không thì cứ giữ lại cho mình dùng đi.Tên lão bản tạp hóa cắn răng một cái, đồng ý nói:- Thành giao!Bây giờ lương thực ở huyện Thanh Nguyên cực kỳ khẩn trương, những nồi chén hồ lô này có giá trị cực thấp, có rất ít người mua sắm.

Năm túi mì ăn liền này có thể làm cho lão bản được ăn no một thời gian.Nhạc Trọng phất phất tay, đại cẩu tử móc năm túi mì ăn liền đưa cho lão bản.

Lâm Quân thì dẫn người cầm đồ vào trong tay.- Lão bản! !

Nơi của tôi có đồ tốt!

Đến chỗ của tôi mua đi!- Lão bản, sang đây xem đi.Nhìn thấy Nhạc Trọng mua sắm hào sảng như thế, người bán hàng chung quanh nhiệt tình chào mời.- Nhạc đội!

Chỗ đó có người bán đồ nghề sửa xe kìa.Thợ sữa chữa Trần Đại Lôi đi tới trước quầy hàng, nhìn qua đồ của cửa hàng này thì con mắt sáng ngời, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.Trần Đại Lôi là thợ sửa xe thuần phục, nhưng mà thời điểm chạy nạn nên hắn chỉ đem theo đồ ăn.

Nhìn thấy những công cụ bày trên cửa hàng, hắn liền nhịn không được.

Hắn thập phần biết rõ mình dừng chân trong đoàn đội của Nhạc Trọng thì phải nhất định phát huy giá trị của mình, bằng không sẽ bị vứt bỏ.Đạt được Nhạc Trọng đồng ý, Trần Đại Lôi đi tới trước cửa hàng bán đồ nghề sửa xe, dùng bốn túi mì ăn liền mua toàn bộ dụng cụ của cửa hàng này..- Lão bản!

Qua nơi này mua đi, tính toán ngài giá tiện nghi một chút!Nhìn thấy Nhạc Trọng ra tay hào phóng, những người bán hàng rong kia nhiệt tình chào mời hơn.Bây giờ ở trong căn cứ thành phố Lũng Hãi thì hút hàng nhất chính là lương thực.

Con đường này không có nhiều người ghé qua.

Dù sao hiện tại trọng yếu nhất chính là nhét đầy bao tử, rất ít người dùng lương thực quý giá đi mua đồ tạp hóa.Căn cứ thành phố Lũng Hãi này khác với Trường Quang Thôn, nơi này có đủ loại công cụ.

Rất nhiều công cụ Trường Quang Thôn không có.

Nhạc Trọng một chuyến này đi mua không ít công cụ, chuẩn bị mang về Trường Quang Thôn.Thời tr,uy,ện đượ-c c-o.p y, -tạ.i k.k.tr uyen. co m điểm Nhạc Trọng đang đi qua đường thì một nữ tử ăn mặc quần jean siêu ngắn, mặt áo sơ mi T-shirt màu trắng, tràn ngập khí tức thanh xuân, lớn lên có vài phần tư sắc vợt tới trước người, nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Đại ca!

Muốn chơi tôi không?

Tôi trước kia là nữ sinh cấp ba đấy, chơi cả đêm thì cho tôi một gói mì ăn liền cũng được.

Tôi đã một tuần chưa được ăn no, cầu ngài xin thương xót, chơi tôi đi, tôi đói!Nhìn qua nữ nhân vài phần tư sắc này, hiển nhiên không đến hai mươi tuổi, trong mắt Nhạc Trọng hiện ra hào quang phức tạp, hắn thật không ngờ ở trong căn cứ thành phố Lũng Hãi này do chính phủ thống trị lại có tình trạng này.Quách Vũ cùng Lộ Văn nhìn qua thiếu nữ kia thì trong mắt tràn ngập đồng tình cùng may mắn.

Các nàng đồng tình tao ngộ của thiếu nữ, lại may mắn bản thân mình gặp được Nhạc Trọng, nếu không các nàng không biết mình có thể vì đói khát mà bán mình hay không.

Trần Trí Quang nhìn qua thiếu nữ cản đường, quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc ca, đừng để ý tới nàng!

Chơi loại mặt hàng này mà cần một gói mì ăn liền.

Một gói mì ăn liền cũng có thể chơi 3P , hơn nữa còn là nữ sinh cấp ba trước tận thế.

Nếu như ngài muốn chơi, tôi mang ngài đi chơi.- Đại ca!

Tôi cái gì cũng nguyện ý làm!

Chơi như thế nào tôi cũng chịu!

Cầu ngài, chơi tôi đi!Nữ sinh cấp ba kia thoáng quỳ gối cầu xin trước người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn cũng không thèm nhìn nữ sinh cấp ba kia, trực tiếp dẫn người bỏ đi.Thời điểm Nhạc Trọng đi qua người nữ sinh cấp ba kia, chỉ cảm thấy dưới háng có gì đó va chạm, nàng lập tức thò tay sờ một cái, sờ thấy một khối bánh bích quy áp súc.

Nàng chăm chú cầm lấy khối bánh quy áp súc nhìn qua bóng lưng Nhạc Trọng xa xa, nhìn qua bên người Nhạc Trọng là Quách Vũ cùng Lộ Văn,mắt hiện ra vẻ hâm mộ, sau đó đi vào trong hẻm nhỏ vụng trộm ngồi khóc, vừa ăn khối bánh quy áp súc.- Ca ca, vì cái gì anh không trực tiếp đưa khối bánh quy áp súc đó cho nàng ta..Ở bên người Nhạc Trọng, Lộ Văn hiếu kỳ hỏi.

Nàng nhìn thấy Nhạc Trọng mặc dù không có để ý tới nữ sinh cấp ba kia, nhưng vẫn lặng lẽ đem khối bánh quy áp súc cho nữ sinh cấp ba.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Trực tiếp cho nàng chỉ sợ tới tay của nàng không tới vài phút thì bị những người khác cướp đi rồi.Trần Trí Quang nói:- Lộ Văn, đúng như Nhạc ca đã nói!

Hiện ở chỗ này trị an xác thực không phải quá tốt.

Cướp bóc, cưỡng gian bạo lực tuy phạm tội bị bắt sẽ xử bắn.

Nhưng mà loại chuyện này vẫn diễn ra bình thường.Người cực đói thì chuyện gì cũng làm được.

Mặc dù cướp bóc, cưỡng gian phạm tội ở căn cứ thành phố Lũng Hãi bị bắt được sẽ xử bắn, tuy nhiên vẫn có không ít người vò mẻ lại sứt vụng trộm làm ra loại chuyện này.- Đại ca!

Đi chơi đùa đi!

Cả đêm một phiếu lương thực một lượng.- Đại ca, có đi chơi hay không?

Một gói mì ăn liền cả đêm.Nhạc Trọng vừa rời khỏi nữ sinh cấp ba kia chưa lâu, hơn mười người đã sửa sang bản thân mình cho sạch sẽ, nữ nhân mặt có chút xanh xao đi về hướng của Nhạc Trọng chào hàng bản thân mình.- Xem ra căn cứ thành phố Lũng Hãi cũng không phải là vùng đất hiền lành.Loại tràng cảnh bán mình không kiêng nề này thì Nhạc Trọng còn lần đầu tiên trải qua, nhìn qua những gương mặt xanh xao và không muốn tôn nghiêm, hắn đối với quyết định của mình lúc trước đã có xao động.Trước kia Nhạc Trọng một lòng nghĩ đến căn cứ thành phố Lũng Hãi này chính là muốn nhìn thấy một xã hội khôi phục trật tư, mọi người không cần lo ăn mặc.

Hắn an bài cho mọi người đi tới nơi này, chính mình mang theo mấy tâm phúc tìm thân nhân.

Nhưng mà bây giờ xem ra căn cứ thành phố Lũng Hãi cũng không tốt như tưởng tượng của hắn.Trần Trí Quang cực kỳ tức giận, hắn nhìn thấy Nhạc Trọng nhướng mày thì sắc mặt trầm xuống, nhìn qua những nữ nhân vây quanh thì quát lên.- Cút ngay!

Đừng vây quanh đây!

Lại dính vào thì coi chừng tao cho tụi bây vào tù ngồi xổm.Những nữ nhân kia nhìn thấy Trần Trí Quang mặc đồng phục nhân viên công tác trên người, trong mắt hiện ra vẻ hoảng sợ, nhao nhao nhượng bộ lui binh.Địa vị nhân viên công tác của chính phủ xa xa không phải các nàng là những nữ nhân bán mình có thể so sánh được.

Trong tận thế này thì đắc tội bất luận nhân viên công tác nào là chuyện không tốt chút nào.Nhạc Trọng nhìn qua hai bên đường, khẽ chau mày.

Chỉ thấy hai bên đường đứng đầy những nữ nhân xanh xao, chải vuốt bản thân mình chỉnh tề.

Có nữ nhân thậm chí còn trang điểm cho trang nhã.

Những người này có ý định dùng thân thể của mình đổi lấy một ít lương thực để sống, số lượng vượt qua trăm người.- Bên kia là địa phương nào?Đi ra khỏi phố Phượng Hoàng không xa, Nhạc Trọng nhìn thấy mấy tên binh sĩ canh giữ trước con đường, phong tỏa cả con đường.

Chương 99: Băng Vương Hội.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong đường đi này mỗi người quần áo ngăn nắp, trên mặt ánh sáng màu đỏ, hiển nhiên không có chịu đói qua.

Nhạc Trọng thậm chí nhìn thấy một nữ nhân mặt quần áo thời thượng, lớn lên có chút xinh đẹp đang dẫn theo con chó nhỏ đi qua.Trong đường đi này vô cùng trật tự, giống như trước lúc tận thế vậy.

Đường bên ngoài cực kỳ tàn khốc, mỗi người mặt có xanh xao, chỉ vì một khối bánh mình mà bán mình.

Đường đi trong và ngoài một là trời, một là đất, giống như hai thế giới khác nhau.Trần Trí Quang có chút hâm mộ nhìn qua đặc khu bên kia, chậm rãi nói ra:- Bên kia là đặc khu.

Chỉ có quan lớn chính phủ, gia đình quân nhân quan lớn mới được ở.

Trong đó cung ứng là tốt nhất, những nhân viên công vụ như tôi lăn lộn mỗi ngày chỉ vì no bụng.

Ăn thịt, rau quả thì căn bản không cần nghĩ tới.

Người bên kia cơm áo không lo, thịt, rau quả cung cấp chưa từng đoạn tuyệt, các loại thương phẩm cũng không thiếu.

Một con chó trong đó ăn cái gì cũng tôt hơn người bên ngoài rất nhiều.- Cửa son rượu thịt thối, ngoài đường người chết đầy.

Hai câu này này vô cùng chuẩn xác.Nhạc Trọng nhìn đặc khu thì quay đầu chuẩn bị dẫn người rời điVào lúc Nhạc Trọng định đi vào phố Phượng Hoàng chuẩn bị quay về, một gã nam tử trẻ tuổi ăn mặc quân áo khoác ngoài, ủng da màu đen, đi đường thập phần ngang ngược càn rỡ dẫn theo bảy tám tên lưu manh cầm Đại Khảm Đao đi tới trước phố Phượng Hoàng ngăn cản đoàn người Nhạc Trọng.Tên nam tử mặc áo khoác ngoài mang ủng da kia vô cùng ngang ngược, nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng quát lớn:- Tiểu tử, mày mới tới sao!

Nơi này chính là địa bàn của tao.

Muốn giao dịch ở nơi này phải giao phí bảo hộ cho tao.

Bảo hộ chúng mày giao dịch an toàn!

Còn không mau đem lương thực trên người giao một nửa ra đây?Sau lưng tên nam tử mặc áo khoác kia là bảy tên lưu manh tay cầm Đại Khảm Đao đang huy động vũ khí chỉ vào đám người Nhạc Trọng.Nhìn thấy thằng này giễu võ giương oai trước mặt, Nhạc Trọng nhướng mày, nhìn qua Trần Trí Quang hỏi:- Trong căn cứ không phải không cho mang vũ khí sao?

Tại sao bọn chúng lại có đao?Trần Trí Quang cười khổ một tiếng nói:- Nhạc ca, quy định là chết, người là sống!

Chỉ cần anh có quan hệ thì cầm súng trong căn cứ cũng không thành vấn đề, ở trong chợ đêm, chỉ cần anh có lương thực thì có thể mua bất kỳ vật gì.

Tiểu tử này tên là Quách Kim Bưu.

Là bộ hạ của Băng Vương Trương Vân.

Không người nào dám trêu vào hắn.Trần Trí Quang nhìn qua hầu Quách Kim Bưu mềm giọng nói ra:- Quách Kim Bưu, cho tao mặt mũi.

Phí bảo hộ cũng đừng thu, như thế nào?Quách Kim Bưu mặt chó nhếch lên, hung dữ nói ra:- Trần Trí Quang, mày tính toán thơm bơ vậy sao, muốn tao cho mày mặt mũi à.

Xem phân thượng mày là nhân viên chính phủ, cút ngay cho tao.

Nếu không giao phí bảo hộ, lão tử cũng sẽ thu thập luôn cả mày.Trần Trí truy ệ n- -đư ợc copy t.ạ i k ktruy en,.c o m.

Quang nghe Quách Kim Bưu quát lớn, lập tức trên mặt lúc trắng lúc xanh.

Thân phận nhân viên chính phủ của hắn cũng có thể khi dễ những người sống sót bình thường trong căn cứ.

Nhưng mà trước mặt những kẻ có lực lượng mạnh thì cái gì cũng không phải.

Cũng bởi vì như thế Trần Trí Quang mới có thể vừa thấy Nhạc Trọng mạnh mẽ liền đè nát chướng ngại vật khác, muốn trở thành một thành viên trong thế lực của Nhạc Trọng.Quách Kim Bưu quát lớn Trần Trí Quang và quay đầu sang nhìn thấy Lộ Văn và Quách Vũ bên người Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra dâm quang, vươn tay chộp vào bộ ngực của Quách Vũ, lúc này miệng không sạch sẽ nói ra:- Cô nàng thật xinh đẹp, lại đây cho tao thoải mái nào, ở chỗ này tao sẽ làm chú rể một lần, ha ha...Lộ Văn cùng Quách Vũ hai nữ biến sắc, lập tức thối lui đến sau lưng Nhạc Trọng.Nhìn thấy Quách Kim Bưu vô sỉ như vậy, hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, tiến lên một bước đá vào dưới háng của Quách Kim Bưu, một cổ lực lượng mạnh mẽ truyền tới, thoáng cai đã đá nát trứng và tiểu đệ của Quách Kim Bưu ngay lập tức.- Ah! ! !Quách Kim Bưu hét thảm một tiếng, ôm lấy hạ thân nằm trên mặt đất.- Móa! !

Lại dám phản kháng Băng Vương Hội!

Chém chết bọn nó!- Bọn mày đâu!

Chém chết tiểu tử kia...Nhìn thấy Quách Kim Bưu bị Nhạc Trọng một chiêu đá nát trym, bảy tên lưu mạnh tay cầm Đại Khảm Đao sắc mặt đại biến, cầm dao bầu trong tay lập tức xông thẳng về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chỉ lặng lẽ đứng đó nhìn qua đám lưu manh tay cầm Đại Khảm Đao xông tới.Thời điểm đao của bảy tên lưu mạnh này chém tới trước mặt của Nhạc Trọng thì Bạch Cốt đứng bên người Nhạc Trọng, ngụy trang thành nhân loại nhanh như gió xoáy nhảy vào đám lưu manh, huy động nắm đấm có lực lượn gấp ba người thường đánh tới.Chỉ đấm mấy cái thì bảy tên lưu manh tay cầm Đại Khảm Đao bị Bạch Cốt đao thương bất nhập đấm gãy mấy cây xương sườn, thổ huyết ngã xuống đất, dao bầu trong tay cũng rơi xuống.Trần Trí Quang nhìn thấy Nhạc Trọng hời hợt đem đám người Quách Kim Bưu tiêu diệt thì trong nội tâm lạnh lẽo.- Cao thủ! !

Quá mạnh mẽ!Pháp tắc tận thế là mạnh được yếu thua.

Chỉ có cường giả mới có thể sinh tồn được trong thế giới tàn khốc này.

Kẻ yếu chỉ có đi theo làm tùy tùng cho cường giả mới có thể sống sót được.- Nhạc đội!

Có muốn giết bọn nó không?Đứng bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt Lưu Diễm hiện ra hung quang sáng ngời, nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.Lưu Diễm lúc trước đi theo Vương Quang Hổ, sau lại đi theo Nhạc Trọng, hai tay cũng dính đầy máu nhân loại.

Hắn đã không đem tính mạng của đám người này đặt vào trong mắt.Nghe được Lưu Diễm nói như vậy thì bảy tên lưu manh sợ hãi rồi.

Trong tay bọn họ từng lấy mạng vài người, nhưng mà giết người trên phố thì bọn họ không dám.Trần Trí Quang nghe Lưu Diễm hung ác thì giật mình, hắn vội vàng nói:- Nhạc ca!

Không thể giết!

Giết người bên đường là trọng tội! !

Căn cứ nhất định sẽ phái người đến trấn áp.Nhạc Trọng nhìn qua chung quanh, chỉ thấy người trên con đường này sợ hãi nhìn qua bọn họ, còn có ba gã mặc đồng phục cảnh sát đứng xa nhìn qua nơi này.Sau khi thế giới biến dị thì trật tự đại loạn.

Còn xuất hiện tồn tại là người cường hóa.

Trong căn cứ thành phố Lũng Hãi nếu không sinh ra án mạng thì những cảnh sát kia làm như không thấy, không tùy tiện tham gia vào xung đột này.Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn qua bảy tên lưu mạnh đang nằm trên dất, nhìn qua Bạch Cốt ra lệnh:- Đánh gãy tay phải của bọn nó, sau đó cho chúng nó chút đi.Mất đi cánh tay phải, những tên lưu manh này không cách nào làm gì được Nhạc Trọng cả.Bạch Cốt nhận được lệnh thì trực tiếp tiến lên, bắt cánh tay của tên lưu manh và dùng sức kéo, đem cánh tay của tên lưu manh bẻ gãy.- Ah! ! ! ! !Tên lưu manh kia rên rỉ thống khổ, ôm cánh tay phải giãy dụa trên đất.Có tên lưu mạnh muốn chạy trốn, nhưng mà không cách nào nhanh bằng Bạch Cốt, đều bị nó bẻ gãy cánh tay phải, phát ra âm thanh thống khổ rên rĩ.

Chương 100: Băng Vương Trương Vân.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhìn qua đám lưu manh cánh tay phải bị bẻ gãy, trong nội tâm Trần Trí Quang cảm thấy vô cùng rung động, nếu không phải nhìn chuẩn thời cơ, lập tức đầu nhập vào thế lực Nhạc Trọng, hắn thật sự không biết mình sẽ biến thành cái dạng gì nữa.Lưu lại đám lưu manh thống khổ rên rỉ nằm trên đất, đoàn người Nhạc Trọng rời khỏi nơi này, quay về chỗ ở lúc trước.Không lâu một đám người xuất hiện ở chỗ này, đem đám người Quách Kim Bưu cùng bảy tên lưu manh kiêng đi.Trên một biệt thự độc lập trên một ngọn núi của huyện Thanh Nguyên vô cùng xinh đẹp, một gã nam tử lớn lên có chút anh tuấn, ăn mặc áo sơ mi trắng rộng thùng thình, quần bình thường, tuổi chừng hai bảy đang hưởng dụng cháo tổ yến, hai nữ nhân vô cùng xinh xắn mặc sườn xám đang cung kính đứng hầu bên cạnh hắn.

Người này tuổi chừng hai mươi bảy chính là thủ lĩnh Băng Vương Hội Băng Vương Trương Vân của huyện Thanh Nguyên.Một gã nam tử trung niên dáng người trung đẳng, ăn mặc đồ vét đen, sơ mi trắng đi tới trước người của Trương Vân nói:- Lão đại, em có việc cần báo cáo cho ngài.Trương Vân nhìn qua hai mỹ nữ bên người phất phất tay, hai mỹ nữ kia lập tức lui ra ngoài.Trương Vân khẽ chau mày, nhìn qua nam tử trung niên hỏi:- Triệu Hùng!

Chuyện gì làm cho mày khẩn trương vậy, lại vào lúc này đi tới tìm tao?Trương Vân ghét nhất người khác quấy rầy hắn vào thời điểm dùng bữa.

Triệu Hùng là tâm phúc của hắn, tự nhiên sẽ không đi phạm kiêng kỵ này.

Nhưng mà đối phương vẫn vào thời điểm hắn ăn điểm tâm đi tới, hiển nhiên xác thực có chuyện khẩn cấp xảy ra.Triệu Hùng trầm giọng nói:- Hôm nay trong căn cứ có một đám người mới tới.

Tại phố Phượng Hoàng do một kẻ cầm đầu tên là Nhạc Trọng đá bạo trứng trym của Quách Kim Bưu, còn sai người đánh gãy tay phải của bảy tiểu đệ của Quách Kim Bưu.Trương Vân biến sắc, một chưởng vỗ mạnh vào mặt bàn, chửi ầm lên nói:- Không ngờ có người dám đụng vào người của tao!

Tên gia hỏa tên là Nhạc Trọng kia đúng là không biết sống chết!

Triệu Hùng mày dẫn người tra ra chỗ của bọn nó chưa?Tuy được xung là bốn người cường hóa của huyện Thanh Nguyên.

Trên thực tế trước tận thế thì Trương Vân cũng không quá đáng là một tên côn đồ bình thường.

Chỉ có điều sau tận thế trong tay hắn cầm gậy tân thủ đánh bạo đầu của tang thi bình thường tuôn ra sách kỹ năng hệ băng.

Hơn nữa đủ t-r.uyện đ,ư,ợ c c o.py tại kk.truy-en. co m loại cơ duyên xảo hợp thì hắn mới trở thành Băng Vương huyện Thanh Nguyên.

Phong độ cường giả trong truyền thuyết không có chút nào.Triệu Hùng báo cáo nói:- Chúng ở trong khu nhà nghèo của thôn.Trương Vân nghe vậy thản nhiên nói:- Lại cho Mã Thiết đêm nay đi giết tên Nhạc Trọng kia đi!Chần chờ một chút, Triệu Hùng lại nhìn qua Trương Vân hỏi:- Quách Kim Bưu cùng tiểu đệ làm sao bây giờ?Trương Vân âm độc cười nói:- Giết chết bọn nó!

Nếu như Mã Thiết không giết được Nhạc Trọng thì ngày mai phái người đi báo án.

Nói là đám người Nhạc Trọng công nhiên giết người.Triệu Hùng nhịn không được khích lệ một câu:- Lão đại, làm như vậy có nên không?Trương Vân cay nghiệt thiếu tình cảm, rất dễ dàng làm ra cục diện chúng bạn xa lánh.Trương Vân phất phất tay, không kiên nhẫn nói ra:- Không giết bọn chúng chẳng lẽ chúng ta còn phải chữa bệnh cho chúng sao?

Tình huống bây giờ mày cũng không phải không biết.

Chúng ta làm gì có nhiều lương thực, dược vật đi tìm bác sĩ chữa trị cho chúng chứ.

Chỉ cần có lương thực, chúng ta muốn chiêu mộ bao nhiêu người là có thể chiêu mộ bấy nhiêu người, làm gì mà phải phí lương thực lên người của phế nhân.

Chiếu theo lời tao nói mà làm.Đây là căn cứ thành phố Lũng Hãi, chỉ cần có lương thực là có thể dễ dàng chiêu mộ người bán mạng cho mình.

Người là thứ không đáng tiền nhất.

Trương Vân trừ rải rác mây tâm phúc ra, căn bản không có đem đám người Quách Kim Bưu xem vào trong mắt, chết cũng chết.Triệu Hùng nhìn thấy bộ dạng này của Trương Vân thì biết rõ Trương Vân muốn đi hưởng thụ mỹ nữ, vì vậy yên lặng lui xuống.

Nói thêm gì nữa thì hắn chỉ sợ làm cho Trương Vân ghen mà thôi.Mặt khác Nhạc Trọng bên kia sau khi trở về khu nhà ở, lập tức nhóm lửa nấu cơm, bận rộn một phen thì chuẩn bị xong cơm tối.Gạo nóng hỏi, thịt rắn ước gia vị, thịt hộp, rau quả hộp, đây chính là cơm tối của Nhạc Trọng.Trần Trí Quang nhìn qua bữa tối của Nhạc Trọng thì nước miếng chảy ra ngoài:- Thật phong phú a!Tuy Trần Trí Quang là nhân viên công tác của chính phủ, nhưng mà đã hai tuần qua hắn chưa được ăn thịt.

Đại bộ phận thịt hộp đều bị thu đi, với tư cách cung cấp vật tư cho đặc khu, những nhân viên công tác như bọn họ miễn cưỡng được ăn no, ăn thịt cái gì đó quả thực là một loại hy vọng xa vời.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Trí Quang đang nhìn mà chảy nước miếng, thản nhiên nói:- Lưu lại cùng ăn cơm đi.- Cảm ơn Nhạc ca!

Cám ơn Nhạc ca!Trần Trí Quang chợt đại hỉ, lúc này không ngớt lời nói cảm tạ, lại cầm lấy bữa tối, ăn uống như hổ đói.Đại cẩu tử bên kia nhìn thấy Trần Trí Quang ăn như hổ đói thì nói thầm một câu:- Giống như quỷ đói đầu thai!Đối mặt đại cẩu tử mỉa mai, Trần Trí Quang làm như không nghe thấy, hắn vẫn như quỷ chết đói đầu thai, liên tiếp ăn bốn chén cơm, không ăn nổi nữa lúc này mới buông đũa xuống.Sau khi ăn uống no đủ, Trần Trí Quang mới nhìn qua Nhạc Trọng lo lắng nói ra:- Nhạc ca!

Băng Vương Trương Vân người này thực lực tuy mạnh, nhưng là kẻ có thù tất báo.

Ngài hôm nay đắc tội hắn, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho ngài, ngài phải cẩn thận nhiều mới được.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi biết rồi!- Tôi đây đi trước, hôm nay ngài phải nghỉ ngơi thật tốt mới được.Nói xong Trần Trí Quang đứng lên rời đi.Màn đêm buông xuống, cả huyện Thanh Nguyên trừ đặc khu và số ít khu biệt thự còn sáng đèn ra, còn lại chính là bị bóng tối bao phủ, hoàn toàn tĩnh mịch.Trong bóng tối này có một bóng đen giống như con cá bơi trong nước đang hành tẩu, giông như hòa vào bóng đêm.Bóng đen này tiềm hành tới tòa nhà mà đoàn người Nhạc Trọng đang ở, đi tới trước chỗ ở lại của Nhạc Trọng, hắn giống như thạch sùng sử dụng tứ chi bò dọc lên theo vách tường, cơ hồ không phát ra âm thanh nào đi tới trước cửa cổ phòng của Nhạc Trọng ở lại.

Bóng đen kia cẩn thận từng li từng tí đưa đầu nhìn vào trong gian phòng của Nhạc Trọng ở lại, đôi mắt của hắn nêu nhìn kỹ có thể nhìn thấy một tia lục sắc quang mang.Một đêm này không có trăng sáng, cộng thêm chung quanh không có ngọn đèn nào, người trong phòng dù đang nằm trên giường cũng không có khả năng phát hiện bóng đen ngoài cửa sổ.- Nhìn đủ chưa?Thời điểm bóng đen nhìn từ cửa sổ vào trong phòng, rồi đột nhiên lúc này Nhạc Trọng xuất hiện ở trước cửa sổ lạnh lùng nói với bóng đen kia.Trong mắt chủ nhân bóng đen kia tràn ngập kinh hãi, lập tức rút súng ngắn nhắm vào Nhạc Trọng mà bắn.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, một quyền đánh ra, một quyền này nhanh như sấm sét đánh vào mặt của bóng đen kia, bóng đen này giống như đạn pháo bị đánh bay, trùng trùng điệp điệp ngã xuống mặt đất, phun ra một ngụm máu tươi lớn, giãy dụa vài cái rồi chết.
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 2


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Chương 101: Xếp Đặt Thiết KếChỉnh sửa : kktruyen.comMã Thiết này có kỹ năng nhìn ban đêm, cộng thêm kỹ năng leo tường là hai kỹ năng thích hợp ám sát trong đêm tối, rất ít khi nào thất thủ.

Lúc này gặp được Nhạc Trọng, hắn còn chưa phát huy bổn sự thì đã bị Nhạc Trọng một kích tiêu diệt.

Tuy kỹ năng leo tường của Mã Thiết là hạng nhất, nhưng mà hắn từ tầng năm ngã xuống thì không có bổn sự sống sót.Nhạc Trọng đi đến dưới lầu, nhìn qua thi thể của Mã Thiết, khẽ chau mày:- Thích khách?

Chẳng lẽ là Băng Vương Hội?

Vậy thì vui vẻ rồi.- Ca ca, có chuyện gì xảy ra vậy?Lộ Văn cũng từ trên lầu đi xuống, đi tới bên người Nhạc Trọng, nhìn qua thi thể của Mã Thiết và sợ hãi nói ra.Quách Vũ cũng đi đếnbên người Nhạc Trọng và dùng đôi mắt hiểu chuyện to tròn nhìn qua Nhạc Trọng.Vừa rồi trong phòng Nhạc Trọng đột nhiên cho Lộ Văn cùng Quách Vũ rời phòng, chuyện này làm cho các nàng cảm thấy bất an.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Không có gì!

Đoán chừng là thích khách của Băng Vương Hội.Lưu Diễm cũng dẫn người đi tới, mang theo một cái bao tay và tìm tòi trên người của Mã Thiết, lấy ra hai kiện trang bị đi đến bên người Nhạc Trọng, đem trang bị hiến cho Nhạc Trọng:- Nhạc đội, đây là trang bị trên người của thích khách.- Vật phẩm cấp hai: dao găm cao tốc.

Cầm dao găm này trong tay nhanh nhẹn +5.Trừ dao găm cao tốc ra, trên người của Mã Thiết còn có giầy cường hóa.Nhạc Trọng chỉ nhận lấy dao găm cao tốc mà thôi, nhìn qua Lưu Diễm thản nhiên nói:- Đôi giầy này ban thưởng cho anh đấy!Lưu Diễm lập tức hưng phấn nói ra:- Cảm ơn Nhạc đội!Thần ma hệ thống tuôn ra trang bị có thể cường hóa cho bản thân người sử dụng, bộ hạ của Nhạc Trọng cũng biết.

Nhưng mà chỉ khi sử dụng vũ khí, kỹ năng của hệ thống thần ma tiêu diệt biến dị thú, tang thi thì mới tuôn ra những trang bị kia, bởi vậy trang bị hệ thống thần ma không nhiều.

Mỗi một kiện đều vô cùng trân quý.Lưu Diễm có thể có được đôi giầy cường hóa, thực lực của hắn sẽ tăng lên không ít.Thi thể Mã Thiết Lưu Diễm trực tiếp sai người cất vào trong cái bao bố, ném vào một hồ nước nhỏ cách đó không xa.Sau khi làm xong tất cả, Nhạc Trọng lại ra lệnh cho Bạch Cốt thủ hộ và cùng Lộ Văn và Quách Vũ trở lại phòng nghỉ ngơi.Rạng sáng bốn giờ, trong môt gian nhà dân, Triệu Hùng nhìn qua đồng hồ thì nhướng mày, chậm rãi thầm nghĩ:- Thất bại sao?

Xem ra người tên là Nhạc Trọng kia khó chơi hơn tưởng tượng nhiều lắm.Mã Thiết giết người khác bình thường đều làm rất nhanh.

Rạng sáng bốn giờ vẫn chưa về hiển nhiên ám sát đã thất bại.

Mà người đắt tội Băng Vương Hội đều chết trong tay của Mã Thiết, có rất ít người có thể trong đêm tối đào thoát khỏi đuổi giết của Mã Thiết.- Xem ra phải thực hành kế hoạch hai rồi.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng vừa mới ăn bữa sáng xong, ba gã mặc đồng phục cảnh sát đi tới.Một gã cảnh sát trung niên nhìn qua đám người Nhạc Trọng, trầm giọng nói:- Ai là Nhạc Trọng!Nhạc Trọng nhìn qua ba tên cảnh sát thản nhiên nói:- Là tôi!Vẻ mặt tên cảnh sát trung niên này chính khí nghiêm nghị nói ra:- Hiện tại anh theo chúng tôi đi một chuyến.

Anh là kẻ bị nghi ngờ công nhiên giết người trong căn cứ.

Nếu như anh phản kháng thì chúng tôi có quyền bắn chết anh tại chỗ.Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Tôi không có giết người a?

Ngày hôm qua tôi chẳng qua chỉ giáo huấn mấy tên lưu manh mà thôi, anh đi tới phố Phượng Hoàng điều tra một chút là rõ.Một gã cảnh sát nhướng mày, thoáng cái rút súng ngắn bên hông ra, lúc này chỉa vào Nhạc Trọng hùng hùng hổ hổ, hắn nói với Nahcj Trọng:- Mẹ kiếp, nói nhảm nhiều quá!

Thành thành thật thật đi theo bọn tao là được.

Lại nói nhảm thì chúng tao xử bắn mày!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, lập tức phát động Khủng Cụ Thuật.Trong một chớp mắt tên cảnh sát đang cầm súng kia lâm vào ảo cảnh vô cùng đáng sợ.

Trong thế giới đó có mấy chục con tang thi đang từng miếng từng miếng ăn thịt hắn.- Ah! ! ! !

Cứu mạng! !

Không muốn!

Không nên cắn! !

Cứu mạng!Tên cảnh sát cầm súng kia rên rĩ một tiếng, trong mắt tràn ngập sợ hãi, quỳ trên mặt đất.- Mày làm gì!Tên cảnh sát trung niên kia nhìn qua tên cảnh sát cầm súng thì kinh hãi, hắn muốn rút súng lục ra.Bạch Cốt đứng bên người của Nhạc Trọng bước lên như mũi tên, một quyền đánh vào mặt của tên cảnh sát này, đánh bay tên cảnh sát trung niên kia đi, sau đó lại giương một cước đá vào bụng của tên cảnh sát bên cạnh, đá bay tên cảnh sát này ra xa vài mét, sau đó ôm bụng giãy dụa không thôi.Mặt mũi tên cảnh sát trung niên kia đầy máu đứng lên, nhìn qua Nhạc Trọng nghiêm nghị quát:- Nhạc Trọng!

Anh đây là đánh lén cảnh sát!

Là đối nghịch với đảng và chính phủ!

Nếu như không dừng hành vi hung ác của anh.

Nhất định sẽ bị chính phủ bắn hạ!Nhạc Trọng nhìn cũng không thèm nhìn qua tên cảnh sát trung niên kia, nhìn qua tên cảnh sát rút súng đầu tiên kia, ý đồ trở nên gay gắt mâu thuẫn quát lớn.- Ai bảo các người tới đây!

Thành thành thật thật đem nội tình nói ra, bằng không anh sẽ đi tới địa ngục dạo một lần.- Là Băng Vương Hội Triệu Hùng!

Hắn đi báo án nói Vương Hội chết tám người, đều là anh giết chết!

Để cho chúng ta tới băt anh! !

Sau khi bắt được thì lập tức đoạt vũ khí, liền trực tiếp giết chết anh trong phòng giam! !

Sau khi chuyện thành công thì hắn sẽ cho chúng ta phiếu lương thực một trăm ký và nữ nhân xinh đẹp!Tên cảnh sát bị Khủng Cụ Thuật bao phủ lúc này tràn ngập sợ hãi, quỳ trên mặt đất, lớn tiếng đem nội tình nói ra.Dưới bao phủ của Khủng Cụ Thuật tư duy của tên cảnh sát này bị đưa tới thế giới khác, mấy chục đầu thân thể hư thối, ánh mắt lồi ra, khắp nơi đều là tang thi, chúng đang gặm thân thể của hắn.

Tràng cảnh khủng bố này hắn không chịu được nữa.- Phan Trường, mày đang nói cái gì!Nhìn thấy đồng nghiệp của mình đem nội tình nói thẳng ra, tên cảnh sát trung niên bên cạnh nổi giận quát lên.Nhạc Trọng lạnh lùng quan sát ba gã cảnh sát này, nhìn qua Lưu Diễm ra lệnh:- Thật khó nhìn!

Các người có phải là cảnh sát không đấy?

Thật sự là mất mặt cho chức nghiệp này.

Lưu Diễm, đoạt súng của chúng và vả miệng của hắn.Sau tận thế thì đại lượng cảnh sát nhiễm virus, biến thành tang thi.

Cảnh sát sống sót trong căn cứ thành phố Lũng Hãi này do.w n,l,o,ad eboo.k, m ới nh-ất t,ại -k ktr u yen-.co-m còn một ít, trừ cảnh sát vũ trang ra thì đại bộ phân cảnh sát đều là chiêu mộ tạm thời, đại lượng người trong bên ngoài tiến vào, làm cho cảnh sát rồng rắn lẫn lộn, chướng khí mù mịt.Lưu Diễm cười lạnh một tiếng, mang hai người trực tiếp đem ba tên cảnh sát này bắt lại, sau đó nắm tóc ba tên cảnh sát tới đây gây hấn, lúc này hung ác quất lên mặt của ba cảnh sát này, tát tới mặt của bọn họ sưng lên.Đám người sống sót chung quanh nhìn thấy ba tên cảnh sát bị tát thì ánh mắt hả hê.

Bọn họ đối với đám người có chút ít quyền lực trong tay thì vênh váo hất hàm với người bình thường thì không có chút hảo cảm nào.

Chương 102: Độc Kế Liên Hoàn.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua ba tên cảnh sát bị tát sưng vù, lạnh lùng quát:- Cút!

Đừng cho ta lại nhìn thấy tụi bây!Ba tên cảnh sát c hỉ nh s.ử-a, bởi kkt r uy en.com này mặt sưng vù, khóe miệng tràn máu, sợ hãi nhìn qua đám người Nhạc Trọng, đứng lên, ngay cả câu nói hung ác cũng không dám , trực tiếp chạy đi.- Tất cả mọi người, lập tức ẩn nấp!Đột nhiên lúc này Nhạc Trọng sinh ra dự cảm nguy hiểm sơn hết gai ốc, hắn lập tức quát lớn, thân hình lóe lên nhanh chóng chạy vào gian phòng.Cơ hồ vị trí Nhạc Trọng vừa đứng có tiếng súng vang lên, một phát đạn bắn thẳng tới chỗ này.Mọi người Lộ Văn, Quách Vũ, Lưu Diễm nghe lệnh của Nhạc Trọng cũng tìm kiếm công sự trốn đi.Nghe được tiếng súng, những người sống sót loạn thành một bầy, khủng hoảng chạy bốn phía..Trong tràng diện hỗn loạn này, một gã tướng mạo bình thường, quần áo tả tơi trong người sống sót lập tức chạy tới bắn chết ba tê cảnh sát, tốc độ nhanh gấp ba lần người thường, móc súng lục ra khoảng cách gần bắn vào đầu của ba tên cảnh sát.Không có bất kỳ phòng bị, ba tên cảnh sát cứ như vậy té xuống trong vũng máu, trong nháy mắt bọn họ ngã xuống trong mắt tràn ngập hoảng sợ cùng không tin, bọn họ không rõ vì sao bản thân mình lại bị giết.- Thủ đoạn thật độc ác!Nhạc Trọng nhìn qua thi thể ba tên cảnh sát ngã trên mặt đất, trong mắt hiện hiện ra hàn quang.

Băng Vương Hội vì hãm hại hắn thậm chí ngay cả cảnh sát cũng dám giết như vậy, quả thực coi trời bằng vung tới cực điểm.Nhạc Trọng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, mặc cốt khải do Bạch Cốt hóa thành, hắn như mũi tên từ trong công sự che chắn lao ra ngoài, chạy về phía tên tướng mạo bình thường, quần áo tả tơi ngụy trang thành người sống sót của Băng Vương Hội.Tên người cường hóa của Băng Vương Hội hệ nhanh nhẹn nhìn thấy Nhạc Trọng mặc cốt giáp lao về phía hắn, hắn chợt bỏ chạy ra xa xa.

Vì có thể thuận lợi ám sát ba tên cảnh sát này, hắn đã sử dụng qua kỹ năng một lần, không có thể lực khởi động kỹ năng lần thứ hai.Trong lúc chạy nhanh đột nhiên Nhạc Trọng cảm thấy nguy hiểm, hắn chợt bắt đầu phóng loạn xạ đuổi theo tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn kia..- Thật nhanh!Tên mái nhà tòa dân cư kia, một tên bắn tỉa nhìn qua bên dưới, hắn không cách nào bắt được thân ảnh di động của Nhạc Trọng.Trong vài giây ngắn ngủi đó Nhạc Trọng cũng đã rút ngắn khoảng cách với tên người cường hóa của Băng Vương Hội kia, đi tới sau lưng của tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn của Băng Vương Hội, duỗi bàn tay lớn chộp vào lưng của tên người cường hóa của Băng Vương Hội kia.Tên người cường hóa của Băng Vương Hội kia tại chỗ lăn một vòng, móc khẩu súng ngắn 54 nhắm vào Nhạc Trọng bắn mấy phát.Thân thể Nhạc Trọng có chút hơi nghiêng, trong nháy mắt họng súng của tên người cường hóa Băng Vương Hội kia nhắm vào thì một bàn tay đánh vào cổ người cường hóa của Băng Vương Hội, đánh tên người cường hóa này ngất đi.Thời điểm Nhạc Trọng muốn bắt lấy tên người cường hóa này, phanh một tiếng súng nổ vang, một viên đạn súng bắn tỉa xuyên qua đầu của tên người cường hóa Băng Vương Hội, máu tươi văng khắp nơi.Nhạc Trọng nhìn qua xa xa, bằng vào năng lực cảm giác nguy hiểm hắn có thể mơ hồ cảm ứng được tên súng bắn tỉa của Băng Vương Hội kia sau khi giết chết người cường hóa thì rút ra khỏi đó.- Hảo thủ đoạn!Nhạc Trọng đem trang bị của tên người cường hóa Băng Vương Hội kia tháo xuống, nhanh chóng trở lại trong đoàn người của mình.Vừa về tới đoàn người của mình, Nhạc Trọng từ trong trữ vật giới chỉ xuất ra súng ống đạn dược phân phát cho mọi người, trầm giọng ra lệnh:- Lập tức chuẩn bị lui lại!

Rút lui ra khỏi căn cứ thành phố Lũng Hãi, tất cả lực lượng vũ trang ngăn cản chúng ta thì tiêu diệt hết.Ba tên cảnh sát chết ngay cửa nhà của hắn.

Hung thủ cũng đã chết không có đối chứng, dùng thế lực của Băng Vương Hội tại căn cứ thành phố Lũng Hãi mà nhìn.

Kế tiếp chỉ sợ không lâu bọn người Nhạc Trọng phải đối mặt với cảnh sát vũ trang, cảnh sát, bộ đội vây quét.

Sống ở chỗ này chỉ có con đường chết.Dùng cường hóa và trang bị của Nhạc Trọng thì cho dù bị vây quét vẫn có hy vọng thoát ra ngoài, mà những người còn lại chỉ sợ sẽ phải bỏ thây ở căn cứ thành phố Lũng Hãi này.Nếu như Nhạc Trọng đầu hàng, như vậy đoàn người của hắn sẽ bị khống chế, cuộc sống không do mình.

Hoàn toàn rơi vào trong tay của người khác.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, tất cả mọi người nhanh chóng cầm lấy súng tiểu liên 79 nhanh chóng đi theo Nhạc Trọng phóng ra bên ngoài.Nhìn thấy một đoàn người Nhạc Trọng cầm súng tiểu liên 79 chạy trên đương đi, tất cả người sống sót đều nhao nhao tránh lui, trốn vào phòng của mình, từ trong khe cửa nhìn qua bọn người Nhạc Trọng chạy đi.Nhạc Trọng một chuyến này chạy tới cửa ra vào căn cứ thành phố Lũng Hãi không xa..Đang mặc cốt khải Nhạc Trọng xung trận ngựa lên trước, dẫn đầu vọt ra ngoài cửa căn cứ.- Anh là người nào?

Mau dừng lại!

Bằng không chúng tôi sẽ nổ súng.Bốn tên lính đóng quân ở trước cửa căn cứ nhìn qua đoàn người Nhạc Trọng lao tới thì lớn tiếng kêu lên.Binh sĩ đóng trên tường thành cũng đem súng máy hạng nặng 12.7 li có thể phá hủy xe thiết giáp bộ binh trong nước sản xuất chỉa vào đoàn người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng một đường chạy nhanh, thời điểm tiếp cận cửa ra vào thì tốc độ của đám người chạy nhanh hơn bốn lần, một đoàn binh sĩ đóng quân lao ra ngăn cản lại.Bốn gã binh sĩ lúc này nhao nhao dùng súng bán tự động 03 nắm về phía Nhạc Trọng bắn phá.Những binh sĩ này không hổ là binh sĩ trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Mặc dù Nhạc Trọng di động cao tốc vẫn có mấy phát đạn bắn trúng người của hắn, nhưng đều bị thân thể được cốt giáp của hắn ngăn cản lại.

Viên đạn bình thường không cách nào xuyên thủng được xương cốt cứng rắn của Bạch Cốt.

Cũng chỉ có súng máy hạng nặng 12.7 li mới có thể phá hư xương cốt bên ngoài thân thể của Nhạc Trọng mà thôi.- Quái vật!Nhìn thấy viên đạn không cách nào tạo ra tác dụng gì với Nhạc Trọng thì những binh sĩ kia nhao nhao hiện ra thần sắc kinh hãi.

Súng đạn không làm gì được người cường hóa này, đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy chuyện này.

Trước kia chưa bao giờ có sinh vật nào ngăn cản được đạn bắn vào người.Mấy hô hấp qua đi thì Nhạc Trọng cũng đứng trước người bốn tên chiến sĩ, hắn lật một bàn tay đánh vào cổ của bốn binh sĩ này, đánh ngất bọn họ.Sau khi Nhạc Trọng đánh ngất bốn người này, dọc theo bậc thang chạy ra ngoài cổng thành.Trên cổng thành thì an trí hai khẩu súng máy hạng nặng 12.7 li, chỉ có hai cây súng máy hạng nặng này mới có thể uy hiếp được Nhạc Trọng mà thôi.Chỉ mấy lần nhảy thì Nhạc Trọng xuất hiện trên cổng thành, giống như mũi tên lao thẳng tới trước người hai binh sĩ gác súng máy, hai chặt đánh ngất hai binh sĩ này.Sau khi giải quyết xong bốn binh sĩ này, đám người Lưu Diễm lúc này chạy lên trên thành, đem hai khẩu súng máy hạng nặng 12.7 li này gỡ ra đưa lên xe.Đồng thời còn thu được một xe Jeep có võ trang gần đó.Lưu Diễm chỉ vào sáu binh sĩ bị Nhạc Trọng đánh choáng hỏi.- Những người này xử lý như thế nào, Nhạc đội?

Chương 103: Mạnh Mẽ Xông Vào Căn CứChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua sáu binh sĩ này, trầm giọng nói:- Trói tất cả lại, buộc chặt một chút, ném vào xe chở hàng!

Chuẩn bị sẵn sàng, lập tức rút lui!Căn cứ thành phố Lũng Hãi có một doanh trại đóng ở gần đó, Nhạc Trọng hiện giờ khó mà ngăn cản được những quân nhân được đào tạo chính quy.

Chớ nói chi là thu phục doanh trại này có được đại lượng vũ khí hạng nặng.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Lưu Diễm dẫn người nhanh chóng đem các loại vật tư đưa lên xe, một đoàn người điều khiển chiếc Đông Phong kilocalo, một chiếc xe Jeep võ trang, hai chiếc BMW từ trụ sở lao ra ngoài, bỏ chạy ra xa xa.Nhạc Trọng ngồi trên xe Jeep võ trang nhìn về phía căn cứ thành phố Lũng Hãi nhìn lại, trong nội tâm lạnh lùng thầm nghĩ:- Băng Vương Hội!

Lúc này tao sẽ nhớ kỹ!

Xem ra lần này phải tăng cường thực lực lên mới được.Lúc này bị Băng Vương Hội trong căn cứ thành phố Lũng Hãi bức vào đường cùng, lại nhìn qua tình cảnh diễn ra trong căn cứ thành phố Lũng Hãi thì tư tưởng của Nhạc Trọng sinh ra biến hoá thật lớn, chặt đứt một tia hy vọng cuối cùng vào chính phủ.Nhạc Trọng lúc này vừa mới chạy ra khỏi căn cứ thành phố Lũng Hãi không lâu, đột nhiên hai chiếc chiến xa bộ binh 92 xuất hiện trên đường cao tốc.Nhìn thấy hai chiếc chiến xa bộ binh 92 xuất hiện, trong nội tâm tất cả mọi người lạnh như băng.

Hai chiếc xa bộ binh 92 này có trang bị phá ZPT90 25 li, có thể dễ dàng bắn nát một chiếc xe bọc thép.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Song trầm giọng nói ra:- Đừng hoảng hốt!

Bọn họ khẳng định không biết chúng ta làm gì trong căn cứ.

Cứ lái bình thường đi.Thân thể Vương Song khẽ run lên, dựa theo lời của Nhạc Trọng trực tiếp lái qua.- Dừng xe!Thời điểm tiếp cận hai chiếc xe bộ binh, trong một chiến xa bộ binh truyền ra âm thanh quát lớn.- Dừng lại!Nhạc Trọng nhìn qua Vương Song trầm giọng nói ra.Vương Song nhấn phanh dừng xe lại.Chiếc xe Jeep võ trang dừng lại, tất cả xe phía sau cũng dừng lại.Một người mặc trang phục quân nhân từ trong chiếc xe bước ra trước mặt Nhạc Trọng cùng Vương Song, những người còn lại cũng nhao nhao từ trong xe đi ra.Một gã thiếu úy từ trong chiếc xa bộ binh đi tới, đi tới trước mặt đoàn người Nhạc Trọng.Tên thiếu úy kia nhìn qua Nhạc Trọng, nhướng mày hỏi:- Tôi là trung đội trưởng Từ Chí!

Anh là chỉ huy bộ đội nào?Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ của hắn nhất thời tăng vọt, hắn vừa sải bước ra đã lướt tới gần Từ Chí, một cổ tay chặt vào cổ của Từ Chính Cương, bổ ngất Từ Chí đi.Trong nháy mắt Từ Chí ngất đi thì Nhạc Trọng cầm lấy hắn bước vào chiếc xe bộ binh cách đó mười mét, trong nháy mắt hắn phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật.Trong một chớp mắt sát khí vô cùng mạnh mẽ bao phủ phạm vi mười mét chung quanh, binh sĩ trong chiến xa bộ binh không cách nào ngăn cản được uy áp tinh thần của Nhạc Trọng xâm nhập.

Tất cả binh sĩ trong chiếc xa kia không ngăn cản được nên ngất đi.Lúc này Bạch Cốt ở bên cạnh ngụy trang thành nhân loại, dùng tốc độ gấp ba lần nhân loại điên cuồn phóng lên chiếc xe bộ binh thứ hai.Chiến xa bộ binh thứ hai đình trệ một lát, sau một khắc trên các loại hỏa lực nặng nhẹ trên chiêc xa này nả vào Bạch Cốt, đạn pháo từ nòng pháo cũng bắn ra, có thể dễ dàng xé nát một chiếc xe bọc thép bình thường.Bạch Cốt mặc dù hết sức tránh né vẫn bị trúng đạn vào người.

Trên chiến xa bộ binh này có pháo ZPT90 25 li và một cổ súng máy 86 7.

62 li đặt song song.

Những viên đạn này bắn lên người Bạch Cốt chỉ có thể lưu lại mấy tia dấu vết mà thôi.

Chỉ có viên đạn pháo 25 li bắn lên người của nó mới để lại mtooj cái động.Trong mấy hô hấp ngắn ngủi, ngực và cánh tay phải của Bạch Cốt bị phá xé nát, nó lăn ngay một vòng, lăn đến ven đường mới không bị cơ quan pháo xé nát.Thừa dịp Bạch Cốt hấp dẫn hỏa lực của chiến xa bộ binh thứ hai, tốc độ Nhạc Trọng tăng vọt tới tận cùng, nhanh như quỷ mị tiếp cận phạm vi mười mét của chiến xa bộ binh thứ hai, lần nữa phát động Khủng Cụ Thuật.Thời điểm phát động Khủng Cụ Thuật thì sát khí khổng lồ cùng uy áp tinh thần đè ép binh sĩ trong chiến xa, làm cho tất cả bính sĩ trong chiến xa bị ngất đi..- Hô!Nhìn thấy chiến xa bộ binh dừng hỏa lực lại, Nhạc Trọng lúc này mới buông lỏng một hơi.Uy lực của pháo ZPT90 thức 25 li trên chiến xa bộ binh đúng là quá lớn, nếu để cho hai chiến xa bộ binh này dùng toàn bộ hỏa lực thì đoàn xe của Nhạc Trọng lúc này chỉ sợ không có ai sống sót cả.Nhạc Trọng cũng chỉ sử dụng phương pháp này, dùng loại thân pháp quỷ mị phối hợp tinh thần lực cường đại và kỹ năng Khủng Cụ Thuật mới không đánh mà thắng thu được hai chiến xa bộ binh này.Lưu Diễm thừa cơ dẫn người đi lên hai chiến xa bộ binh này, đem chiến sĩ bị ngất bên trong dẫn ra ngoài.Trên hai chiến xa bộ binh này mỗi chiếc có chín người, tổng cộng có mười tám tên chiến sĩ từ bên trong bị áp giải ra ngoài, đưa đến trước người Nhạc Trọng.Thiếu úy Từ Chính Cương thanh tỉnh lại nhìn qua những chiến hữu bị bắt bên cạnh, sau đó nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng trầm giọng hỏi:- Anh là người nào?Nhạc Trọng nhìn qua Từ Chính Cương thản nhiên nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Vừa mới bị buộc ra khỏi căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Cũng là người cường hóa trong miệng của các người.Từ Chính Cương tiếp tục hỏi:- Anh bắt chúng tôi xem tại k.k.t,r,uyen.com có mục đích gì?Nhạc Trọng nhìn qua Từ Chính Cương trầm giọng nói:- Tôi muốn biết phân bố binh lực của căn cứ thành phố Lũng Hãi.Từ Chính Cương nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, mỗi chữ mỗi câu nói ra:- Anh không thể nghe từ miệng của tôi bất cứ tin tình báo nào đâu.

Tôi sẽ không bán rẻ chiến hữu của mình, đừng có mơ.Trong mắt Nhạc Trọng nhìnnhìn qua Từ Chí đã làm tư thế chuẩn bị chết, cười nhạt một tiếng nói:- Có cốt khí.

Nhưng mà không phải mỗi người đều có cốt khí như vậy, dẫn anh ta xuống dưới.Hai gã đội viên của Nhạc Trọng đi tới, sau khi trói xong Từ Chí thì kéo ra sau thùng xe, canh giữ chặt chẽ.Từ Chí vừa mới bị mang đi, lại một gã chiến sĩ bị đưa đến trước người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua tên binh sĩ tóc húi cua, làn da ngăm đen, hết sức trẻ tuổi thản nhiên nói:- Anh tên là gì?Người trẻ tuổi kia do dự một chút nói ra:- Tôi tên Ngô Quang!Nhạc Trọng nhìn qua Ngô Quang lạnh lùng nói:- Tôi muốn biết phân bố binh lực trong căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Nói cho tôi biết thì anh có thể sống sót.

Không nói thì tôi trực tiếp giết anh.

Dù sao trong hai mươi tù binh mà tôi có được chắc chắn sẽ có người nguyện ý mở miệng.Vượt quá Nhạc Trọng dự kiến, Ngô Quang gật gật đầu, thập phần sảng khoái đem tình báo phân bố binh lực trong căn cứ thành phố Lũng Hãi nói ra:- Tốt!

Ta nói!Người sống sót trong căn cứ thành phố Lũng Hãi này, doanh trưởng Lôi Thành từ đầu có được hơn hai trăm binh sĩ chuyên nghiệp.

Thu phục chiếm được huyện Thanh Nguyên thì cũng có năm mươi binh sĩ đã chét trận.

Chương 104: Chiến xa bộ binhChỉnh sửa : kktruyen.comNhưng mà người sống sót phần lớn là lão binh, Lôi Thành rất nhanh đã chiêu mộ hai trăm tên thanh niên trong đám người sống sót làm thủ hạ, hiện tại Lôi Thành nắm giữ binh lực ước chừng sáu trăm người.Nhưng mà tuy binh lực gia tăng nhiều, sức chiến đấu của bộ đội do Lôi Thành khống chế không có tăng nhiều.

Thời điển tấn công huyện Thanh Nguyên tổn hao đạn dược vô cùng nghiêm trọng.

Hiện tại đạn dược bộ đội của Lôi Thành không còn sung túc như lúc ban đầu.Hơn nữa người sống sót cả căn cứ thành phố Lũng Hãi có mấy ngàn, có mười chiếc chiến xa bộ binh, Nhạc Trọng thu được hai chiếc, thoáng cái thu được một phần năm lực lượng xe bọc thép của căn cứ thành phố Lũng Hãi.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Ngô Quang chậm rãi nói ra:- Tại sao anh sảng khoái nói ra tình báo này cho tôi biết?Ngô Quang cười khổ một tiếng nói:- Lôi doanh trưởng và tâm phúc của hắn sau khi chiếm được căn cứ thành phố Lũng Hãi thì ở trong căn cứ ăn chơi đàn điếm, sống rất dơ bẩn, việc cực thì cho người khác đi làm.

Trong nội tâm các huynh đệ sớm bất mãn rồi, nếu không phải vì kiếm miếng cơm ăn, ai nguyện ý bán mạng cho hắn?- Hơn nữa bản thân Lôi Thành hắn cũng không có bổn sự gì cả.

Nếu không có một ông bố tốt, hắn căn bản không có khả năng trở thành doanh trưởng!

Trung đội trưởng phụ trách thu phục huyện Thanh Nguyên chính là Trương Nghi - Trương trung đội trưởng, người này mới là người có bản lĩnh.

Nhưng khi vừa thu phục huyện Thanh Nguyên thì Trương trung đội trưởng chết rất khó hiểu.

Hắc hắc, chuyện này làm nội tâm các huynh đệ lạnh lẽo rồi.Vừa nói ra lời này Ngô Quang cũng không hề xưng hô Lôi Thành là Lôi doanh trưởng, mà là gọi thẳng tên của hắn.Trong quân đội không bao giờ có chuyện mỹ hảo.

Người thân ở địa vị cao có bản lĩnh không ít, không có gì năng lực dựa vào quan hệ lên được vị trí cao cũng không ít.

Từ cổ chí kim đều như nhau cả.Nhạc Trọng nhìn Ngô Quang và nói thẳng:- Tốt!

Từ giờ trở đi các người bị tôi hợp nhất.

Trước từ nhân viên ngoại biên mà lên, Lưu Diễm!

Từ hôm nay trở đi, anh sẽ là đội trưởng tiểu đội xe bọc thép.

Ngô Quang và chiến hữu của anh bị xếp vào đội chiến xe thứ nhất, phụ trách dạy đội viên của Lưu Diễm điều khiển chiến xa và tri thức.

Ngô Quang anh nhận thức phó tiểu đội trưởng đội chiến xa, biên chế là đội viên dự bị.Chiến xa bộ binh uy lực cực lớn, nhưng mà trong người của Nhạc Trọng không có quân nhân chuyên nghiệp.

Cũng chỉ có thể cho những từ binh như Ngô Quang lập tức bổ sung vào đội ngũ, truyền thụ tri thức điều khiển chiến xa.

Nếu không thì hai chiến xa bộ binh rơi vào trong tay Nhạc Trọng cũng không cách nào phát huy được uy lực của nó cả.Lưu Diễm mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, lớn tiếng ứng một câu:- Vâng!Sức chiến đấu của xe bọc thép vượt xa binh sĩ bình thường.

Tuy hiện tại Nhạc Trọng thu được hai chiếc chiến xa, sức chiến đấu của tiểu đội xe bọc thép vượt xa những đội ngũ khác.

Có thể thống soái một chi tiểu đội như vậy, trong nội tâm Lưu Diễm tự nhiên vui như điên.Nghe Nhạc Trọng nói thì Ngô Quang cũng có chút buông lỏng một hơi, bởi hắn và đồng bạn của hắn không cần phải chết.

Sau khi thế giới biến dị thì vì sống sót, sống sót thật tốt có rất nhiều người cũng bắt đầu trở nên tâm ngoan thủ lạt.

Tại căn cứ thành phố Lũng Hãi thì mỗi ngày đều có người tự sát, có người giết hại kẻ khác để sống sót.Ngô Quang chần chờ một hồi, nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc đội!

Từ trung đội trưởng anh định xử lý thế nào?Nhạc Trọng nhíu mày hỏi ngược lại.- Anh có ý kiến gì không?Ngô Quang cắn răng một cái, ngẩng đầu nhìn thẳng vào Nhạc Trọng nói ra:- Tôi hy vọng Nhạc đội ngài không nên giết Từ trung đội trưởng.

Hắn mặc dù có chút cổ hủ, nhưng mà hắn đúng là quân nhân thuần túy.

Cũng là chiến hữu tin cậy của chúng tôi.Nhạc Trọng nhìn kỹ Ngô Quang và phất phất tay nói:- Đem Từ Chí vừa áp tới đây.Hai gã đội viên chợt mang theo Từ Chí đi tới.Nhạc Trọng nhìn vào Từ Chí trước mặt, mỉm cười, chỉ vào Ngô Quang và giới thiệu cho Từ Chí:- Từ trung đội trưởng, giới thiệu cho anh biết một chút.

Vị này chính là tiểu đội phó tiểu đội xe bọc thép Ngô Quang.Từ Chí vừa sắc mặt lập tức đại biến, nhìn qua Ngô Quang ngữ khí rét lạnh chất vấn:- Tiểu Ngô, đây là chuyện gì?

Chẳng lẽ anh vì sống sót mà phản bội đảng, phản bội quốc gia, vô sỉ đầu nhập vào đám nghịch phỉ này sao?

Anh làm như vậy trước mặt chiến hữu không cảm thấy thẹn trong lòng hay sao?Nghe Từ Chí chất vấn, những chiến sĩ tù binh bị Nhạc Trọng bắt giữ xấu hổ cúi đầu xuống.Ngô Quang biến sắc, trong mắt hiện ra hào quang đỏ thẫm, không chút nào yếu thế ngẩng đầu nhìn Từ Chí gằn từng chữ:- Từ trung đội trưởng, tôi kính trọng nhân phẩm và năng lực của anh.

Vốn có chút lời tôi không muốn nói, nhưng mà anh đã nói ra những lời này thì tôi cũng đem lời trong nội tâm nói ra.- Anh nói tôi phản bội đảng, phản bội quốc gia!

Lôi Thành tên khốn kia có thể đại biểu đảng, đại biểu quốc gia?

Chỉ bởi vì hắn được cấp trên bổ nhiệm làm doanh trưởng thì chúng ta sẽ nghe lệnh bán mạng cho hắn sao?- Chúng ta ở tiền tuyến liều mạng chiến đấu với tang thi, tên khốn kia ở nơi nào?

Hắn đang ôm nữ nhân ở trong trụ sở của mình ở hậu phương ăn chơi đàn điếm.

Là Trương Nghi - Trương trung đội trưởng chỉ huy chúng ta chiến đấu ở tuyến đầu.

Sau khi chiến đấu chấm dứt thì Trương trung đội trưởng đi nơi nào?- Thu phục huyện Thanh Nguyên thì những loại chuyện nguy hiểm nhất hắn sẽ sai chúng ta đi làm.

Lôi Thành hắn ở địa phương nào?

Hắn ở trong huyện thành chơi nữ nhân!

Con của hắn thậm chí công nhiên đoạt nữ nhân đưa vào trong quân doanh.

Những chuyện này ai cũng biết.

Loại người này cũng xứng đại biểu quốc gia?- Hắn ngụ ở chỗ nào!

Ở tại đặc khu!

Hắn tại đặc khu chơi nữ nhân!

Chúng ta thì sao?

Ở tại trong phòng cũ nát!

Tâm phúc của hắn thì mỗi ngày ăn sung mặc sướng, chúng ta mỗi ngày phải ăn cháo trộn rau dại!

Bởi vì chúng ta không phải tâm phúc của hắn nên mới thế!- Vì quốc gia, muốn cho lão tử chiến đấu với quân đội nước ngoài, cho dù muốn cái mạng lão tử do w nlo ad eb.o o k .m ới nh ất- t ạ-i kktr,uyen.c-om cũng được.

Nhưng lại không phải bán mạng cho Lôi Thành tiểu nhân kia!

Tôi nhổ vào!

Hắn không xứng!Ngô Quang hai đấm nắm chặt, tức giận thân thể không ngừng run rẩy, càng nói càng kích động, những tù binh sau khi bị Nhạc Trọng bắt vì sống mà đầu nhập vào Nhạc Trọng cũng đề ngẩng đầu.

Ngô Quang nói chính là tiếng lòng của bọn họ.

Bọn họ không muốn bán mạng cho người như Lôi Thành.Từ Chí vừa nghe Ngô Quang nói như vậy thì sắc mặt lúc trắng lúc xanh.

Ngô Quang nói những lời này là sự thật.

Nhưng mà phục tùng mệnh lệnh là thiên chức của quân nhân.

Từ Chí là một quân nhân thuần túy, tuy hắn chán ghét nhân phẩm của Lôi Thành, tuy nhiên hắn sẽ dựa theo mệnh lệnh chấp hành lệnh của Lôi Thành phát ra.

Bởi vì Lôi Thành là thượng cấp hợp pháp của hắn.Ngô Quang đi về phía Từ Chí chào theo nghi thức quân đội lần cuối cùng, chém đinh chặt sắt nói: Chương 105: Ngô Quang nói lời chân thànhChỉnh sửa : kktruyen.com-Từ trung đội trưởng, tôi kính trọng nhân phẩm và năng lực của anh.

Hôm nay anh quay về một mình đi!

Chúng tôi sau này sẽ là tùy tùng của Nhạc đội.

Lần sau nếu như gặp nhau trên chiến trường, tôi sẽ không chút do dự giết anh, chào!Từ Chí vừa nhìn thấy hơn mười chiến sĩ đứng bên người Ngô Quang thì thập phần trầm trọng nhìn qua Ngô Quang và chào lại bằng nghi thức quân đội, sau đó hắn rời đi:- Gặp lại!- Chờ một chút!

Từ trung đội trưởng!

Tôi có mấy lời cần anh mang về căn cứ thành phố Lũng Hãi.Nhạc Trọng gọi lại Từ Chí.Từ Chí nghe vậy thì nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Từ Chí và chậm rãi nói ra:- Tôi là Nhạc Trọng.

Sở dĩ hôm nay tôi dẫn người giết ra khỏi căn cứ thành phố Lũng Hải toàn bộ là vì Băng Vương Hội thiết lập bẫy rập hại tôi.

Bản thân chúng tôi cũng không có ý đối kháng với căn cứ thành phố Lũng Hãi làm gì.

Tôi chỉ không hi vọng chúng ta dùng phương pháp chém giết nhau mà giải quyết.Tuy Nhạc Trọng đạt được súng ống dạn dược trong kho súng dạn, thế nhưng mà những súng ống đạn dược này đại đa số đều là súng cũ kỹ.

So với đồ quân dụng còn trong thời gian sử dụng thì kém xa.Căn cứ thành phố Lũng Hãi có được lực lượng vũ trang mạnh hơn Nhạc Trọng nhiều.

Thời điểm thực lực không bằng người, nếu như có thể dùng đối thoại để giải quyết vấn đề thì Nhạc Trọng không ngại đối thoại cùng căn cứ thành phố Lũng Hãi.Từ Chí mặt mày hớn hở nhìn qua, quay người rời đi, một mình một người đi về hướng căn cứ thành phố Lũng Hãi:- Tôi biết rõ!Nhìn thấy Từ Chí rời đi, Nhạc Trọng nhìn qua Ngô Quang hỏi:- Các anh bây giờ ở bên ngoài làm nhiệm vụ gì?Căn cứ thành phố Lũng Hãi vận dụng hai chiến xa bộ binh đi ra ngoài làm nhiệm vụ, hiển nhiên lúc này nhiệm vụ vô cùng trọng yếu.Ngô Quang đã quyết định thuần phục Nhạc Trọng thuần phục, hắn cũng thập phần sảng khoái đem nhiệm vụ mà mình đang chấp hành nói ra.- Tại gần huyện Thanh Nguyên có một kho lương thực cỡ lớn kế cận huyện Thượng Lâm.

Chúng tôi tới đó dò xét tình hình cụ thể.- Chúng ta lúc này xuất động ba chiến xa ra ngoài làm nhiệm vụ.

Nhiệm vụ này nếu không có trở ngại quá lớn thì thuận thế thu phục kho lương thực.

Nếu có nguy hiểm thì phải rời đi, đem tình báo báo cáo cho căn cứ thành phố Lũng Hãi, sau đó cho cao tầng căn cứ vào đó mà quyết định.- Sau khi tới kho lương thực thì chúng tôi gặp được đàn biến dị khổng lồ.

Những con chuột này to như con mèo vậy, móng vuốt của chúng thậm chí có thể phá vỡ chỗ bạc nhược yếu kém của chiến xa.

Tuy chúng tôi ra sức chống cự, ý đồ rời khỏi chỗ đó vẫn có một cỗ chiến xa bộ binh lâm vào đàn chuột vây công.

Chiến hữu trong chiếc xa đã chết trận.Nói ra cuối cùng, âm thanh của Ngô Quang thoáng cái trở nên sa sút, đối với đồng đội chiến đấu tử vong, hắn vẫn còn có chút không cách nào buông bỏ.- Kho lương thực!Nghe cái tên này thì hào quang trong mắt Nhạc Trọng tỏa sáng, nếu như có thể thu phục được kho lương thực này, như vậy nguy cơ lương thực tạm thời được giải quyết.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Binh sĩ tâm phúc có chức nghiệp của Lôi Thành có bao nhiêu người?

Sức chiến đấu như thế nào?Ngô Quang lúc này nhớ lại, nói:- Tâm phúc của Lôi Thành có chức nghiệp binh sĩ chừng bảy mươi người.

Những người kia đều là chiến sĩ trải qua huấn luyện nghiêm khắc như chúng tôi.

Trừ những binh sĩ này ra Lôi Thành còn chiêu mộ hơn năm trăm tên bộ hạ trong người sống sót, nghe nói hắn còn dùng mỹ nữ mời chào không ít người cường hóa.

Tôi cũng chỉ biết rõ như vậy.Đúng lúc này Bạch Cốt nhảy lên đường cao tốc.

Ngực, cánh tay phải bị nát, xương cốt của nó nhúc nhích, kéo dài, những chỗ bị pháp 25 li bắn nát nhanh chóng khôi phục nguyên vẹn.Nhạc Trọng đạt được tình báo này, suy nghĩ một hồi dẫn người quay về Trường Quang Thôn thật nhanh.Trong một gian biệt thư riêng biệt ở đặc khu của huyện Thanh Nguyên, một gã trung niên thân mặc quân phục mập mạp nhìn qua Từ Chí chửi ầm lên:- Cái gì?

Một cỗ chiến xa bộ binh bị chuột nuốt!

Hai chiến xa khác bị người ta thu được?

Anh làm trung đội trưởng kiểu gì thế?

Tại sao lại vô năng như vậy?Trung niên mập mạp nhìn qua Từ Chí chửi ầm lên chính là doanh trưởng cao nhất của quân đội thuộc huyện Thanh Nguyên, Lôi Thành.

Tánh khí bản thân Lôi Thành táo bạo, cay nghiệt thiếu tình cảm, chí lớn nhưng tài mọn.

Chỉ bởi vì có cha là thiếu tướng cho nên mới leo lên được chức doanh trưởng.

Bởi vì có loại người như hắn nên bọn người Ngô Quang cũng dễ dàng bỏ quân đội đi theo Nhạc Trọng.Một gã binh sĩ tóc chải vuốt thập phần chỉnh tề, ăn mặc quân phục lại nhã nhặn nhìn qua Lôi Thành nói ra:- Lôi đoàn bớt giận! !

Từ trung đội trưởng không phải nói sao?

Đối phương là người cường hóa.

Năng lực của người cường hóa thiên kỳ bách quái, người nọ có thể cướp hai chiến xa bộ binh đi hiển nhiên là có năng lực kỳ dị.Quân nhân nhìn qua nhã nhặn này là một trong những tham mưu của Lôi Thành , Phương Vân.

Đồng thời cũng là tâm phúc của Lôi Thành.

Lôi Thành sau khi chiêu mộ đại lượng người mới vào quân đội, lập tức từ phong làm đoàn trưởng.

Phương Vân cũng hợp ý xưng hắn là Lôi đoàn trưởng.Phương Văn nhìn qua Từ Chí hỏi:- Hắn còn nói cái gì?Từ Chí đem những lời của Nhạc Trọng nói kể lại cho Phương Văn nghe.Lôi Thành nghe tên của Nhạc Trọng thì nhíu mày hỏi:- Nhạc Trọng, hắn là người nào?Phương Văn phân tích nói:- Đoán chừng là ngươi sống sót mới vào căn cứ.

Xảy ra xung đột với Băng Vương Hội và sau đó bị Băng Vương Hội thi triển thủ đoạn bức ra căn cứ.Nhạc Trọng tiến vào căn cứ thành phố Lũng Hãi không tới vài ngày, tên của hắn không nổi danh, Phương Văn cũng không biết nhiều tình báo của Nhạc Trọng, cũng chỉ có thể bằng vào những dấu vết còn lại phỏng đoán mà thôi.Lôi Thành nhìn qua Phương Văn ra lệnh:- Đi dò chi tiết của hắn!Trước khi biết rõ ràng thực lực của đối phương, Lôi Thành sẽ không dễ dàng đưa ra quyết định.

Dù sao một người cướp lấy hai chiếc chiến xa bộ binh, thủ đoạn của hắn chắc chắn rất đáng sợ a.

Trước mắt, huyện Thanh Nguyên cũng chỉ còn lại bảy chiến xa bộ binh, nếu bị Nhạc Trọng cướp mất thì quân đội của huyện Thanh Nguyên sẽ mất đi lực chấn nhiếp của mình.Mà bên khác, Nhạc Trọng mang theo hai chiến xa bộ binh nhanh chóng quay về Trường Quang Thôn.Vừa có hai chiếc chiến xa bộ binh vừa chạy vào Trường Quang Thôn thì người của Trường Quang Thôn vây xem.- Đó là xe tăng?Một gã không biết gì hiếu kỳ nhìn qua và hỏi.- Đồ đần, đó là chiến xa bộ binh!Một người sống sót có chút kiến thức quân sự nói ra.- Hắc hắc!Tên người sốt sót không hiểu biết kia cười lên, nhìn qua hai chiếc chiến xa bộ binh và đôi mắt nóng rực lên.Lực phòng ngự của Trường Quang Thôn càng mạnh thì sống sót của bọn họ càng được bảo đảm.Sau khi Nhạc Trọng cầm quyền thì những người sống download ebook mới nhất tại kktruyen.com sót sống được tốt hơn dưới thời Vương Quang Hổ nhiều lắm.

Ít nhất mỗi người mỗi ngày đều có cháo loãng uống.

Chương 106: Nhạc Trọng lột xácChỉnh sửa : kktruyen.comNếu như cố gắng một chút còn có thể tìm được tôm cá tươi trong sông.

So sánh giữa hai đối lập thì người sống sót càng hài lòng với cuộc sống hiện giờ.Chạng vạng tối, tất cả cao tầng của Trường Quang Thôn đều bị triệu tập vào trong biệt thự của Nhạc Trọng.Vào ban ngày tất cả đội đội trưởng đều có nhiệm vụ, cũng chỉ có ban đêm mới có thể tập họp đủ mọi người.- Xảy ra chuyện gì?Trì Dương nhìn qua Nhạc Trọng, trầm giọng hỏi.Nhạc Trọng rời khỏi Trường Quang Thôn mới vài ngày hiển nhiên là ở trong căn cứ thành phố Lũng Hãi rồi.

Hắn đột nhiên quay về thì nhiên là có chuyện xảy ra.Nhạc Trọng hời hợt nói ra:- Bị Băng Vương Hội trong căn cứ thành phố Lũng Hải 'đâm' cho một chiêu.

Tôi dẫn người chạy ra khỏi căn cứ thành phố Lũng Hải, tiện đường thu được hai chiếc chiến xa bộ binh.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Hôm nay tôi triệu tập mọi người tới đây là muốn nghe ý kiến của mọi người.

Trường Quang Thôn không phải nơi sống tốt.

Hiện tại việc cấp bách của chúng ta chính là tìm kiếm đại bản doanh mới.

Chỗ đó tốt nhất là dễ thủ khó công, hơn nữa có được phương tiện và nhà xưởng.Trong Trường Quang Thôn cái gì đều thiếu, vật tư thiếu thốn.

So với huyện Thanh Nguyên gần căn cứ thành phố Lũng Hải không thể so sánh nổi.

Đứng ở trong Trường Quang Thôn thì căn bản không có tiền đồ, chỉ là chờ chết.

Nhạc Trọng trước đó muốn giao những người sống sót này vào căn cứ thành phố Lũng Hải, cũng không suy nghĩ nhiều.

Hiện tại Nhạc Trọng quyết định không dựa vào bất cứ kẻ nào, chỉ dựa vào chính mình mà thôi, việc cấp bách chính là phải di chuyển khỏi nơi này, tìm kiếm nơi thành lập bản doanh mới.Đại cẩu tử thập phần tích cực đề nghị nói:- Đại Nham Trấn thì như thế nào?

Đại Nham Trấn nhân khẩu không nhiều lắm, lại có một vài nhà máy thép.

Nơi đó có công xưởng gia công thép cũng không ít, lại có mỏ ở gần.

Thu phục nơi đó và khôi phục sản xuất, chúng ta sẽ có nhiều sản phẩm thép để dùng.Dưới trướng của Nhạc Trọng thì đại cẩu tử là người tích cực muốn Nhạc Trọng tự lập nhát.

Đại cẩu tử so với Nhạc Trọng bản thân còn muốn nhiệt tâm hơn, một lòng muốn Nhạc Trọng thành lập cơ nghiệp đáng kiêu ngạo.

Dù sao nếu như Nhạc Trọng buông tha cho cơ nghiệp, như vậy thực lực không cường đại như đại cẩu tử cũng không thể làm gì.

Nếu như cơ nghiệp của Nhạc Trọng càng lớn, địa vị của hắn nước lên thuyền lên.Dùng súng ống đạn dược của Nhạc Trọng hiện giờ có thể đủ đánh chiến tranh quy mô nhỏ rồi, tiêu diệt một ít tang thi trong huyện thành không có vấn đề.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, trực tiếp cự tuyệt đề nghị này:- Không được!

Đại Nham Trấn cách thành phố Lôi Giang quá gần.

Hơn nữa không có chỗ hiểm để thủ.

Trong thành phố Lôi Giang có hơn mười vạn tang thi, một khi tang thi bên trong có dị động hướng về bên này tiến công.

Chúng ta căn bản không thể chống đỡ nổi.Mấy chục vạn tang thi trong thành phố Lôi Giang chính là đối tượng cảnh giới của Nhạc Trọng.

Một khi mấy chục vạn tang thi di động, dùng thực lực hiện giờ của Nhạc Trọng thì căn bản không thể làm gì được.Ngô Quang cũng đề nghị nói:- Thượng Lâm Huyền thì sao ?

Chỗ đó có một kho lương thực cỡ lớn.

Nếu như có thể giải quyết đàn chuột biến dị, thu phục kho lương thực thì chúng ta không phải phát sầu vì lương thực.Vì dung nhập đoàn thể thế lực của Nhạc Trọng thì Ngô Quang cũng tích cực biểu hiện mình.- Huyện Thượng Lâm?Nhạc Trọng một tay nâng cằm lên, một tay gõ nhẹ lên mặt bàn một hồi, lắc lắc đầu nói:- Không được!

Nếu thời điểm chúng ta thu phục huyện Thượng Lâm mà gia hỏa trong căn cứ thành phố Lũng Hải phát động công kích vào chúng ta, dưới tình huống hai mặt thụ địch thì chúng ta sẽ bị tiêu diệt.Trong tiềm thức của Nhạc Trọng đã đem căn cứ thành phố Lũng Hãi là một loại uy hiếp.

Hắn không có khả năng không để ý tới căn cứ thành phố Lũng Hãi uy hiếp mà thu phục huyện Thượng Lâm.

Dù sao thành phố Lũng Hãi căn cứ hành động, hắn không cách nào dự đoán.Những người khác có đưa ra mấy hương trấn, thị trấn gần thành phố Lũng Hãi cùng thành phố Lôi Giang đều bị Nhạc Trọng bác bỏ từng cái.- Thạch Mã Trấn thì sao?Đúng lúc này Quách Vũ ngồi bên người Nhạc Trọng không nói gì thì đột nhiên nói ra.Nhạc Trọng nhíu mày lại, nhìn sang Quách Vũ.Tất cả mọi người trong phòng họp nhìn sang Quách Vũ.Bị nhiều người nhìn như vậy, gương mặt non nớt nhỏ nhắn của Quách Vũ lại không có một chút bối rối nào cả, nàng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng chậm rãi phân tích nói:- Thạch Mã Trấn lưng tựa Long Hoa Sơn, chung quanh lại có hai nhánh sông Lôi Giang vây quanh, là bình chướng tự nhiên.

Chúng ta chi cần phòng thủ một phương là có thể giữ được Thạch Mã Trấn.Quách Vũ lại tiếp tục phân tích.- Nếu như tang thi đột phá phòng ngự của chúng ta, chúng ta còn có thể chạy trốn tới Long Hoa Sơn để tránh né.

Hai nhánh sông Lôi Giang sẽ cung cấp thủy sản phong phú, giải quyết một bộ phận vấn đề lương thực.

Duy nhất đáng giá sầu lo chính là có khả năng trong Long Hoa Sơn có thú biến dị ẩn nấp.

Nhưng chỉ cần giải quyết thú biến dị thì chúng ta có được hậu phương an toàn to lớn.

Bên phải Thạch Mã Trấn chính là Đại Nham Trấn, tương lai nếu chúng ta có thực lực thì x em t ại- kk-truy en .c o m cũng có thể thuận thế thu phục Đại Nham Trấn, đạt được máy móc và nhà máy thép.

Chúng ta cân nhắc từ góc độ an toàn đầu tiên, Thạch Mã Trấn là lựa chọn tốt nhất của chúng ta.Từ khi Nhạc Trọng thu phục Trường Quang Thôn thì Quách Vũ cũng bắt đầu thu thập tin tức nông thôn và nhiều thành trấn chung quanh thành phố Lôi Giang, thành phố Lũng Hãi, chọn lựa một nơi thích hợp cho Nhạc Trọng dừng chân.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương dò hỏi:- Trì Dương, Thạch Mã Trấn địa hình như thế nào?Trì Dương những ngày này đi ra ngoài thu thập vật tư, hắn vừa bôn ba bốn phía và quan sát địa hình.Trì Dương nhìn Nhạc Trọng, lắc lắc đầu nói:- Bên kia tôi chỉ liếc nhìn từ xa xa mà thôi.Trì Dương làm người ổn trọng, không có tận mắt nhìn thấy thì tuyệt đối không tùy tiện lên tiếng.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Quách Vũ, trầm giọng nói:- Quách Vũ, cô đi chọn một người đã đi qua Thạch Mã Trấn.

Chúng ta đêm nay sẽ đi nhìn Thạch Mã Trấn một chút.

Nếu như chân tướng đúng như cô nói, như vậy cơ ngơi của chúng ta sẽ định tại Thạch Mã Trấn.

Bản thân cô cũng lên làm thành viên chính thức.- Vâng!

Nhạc đội!Quách Vũ nhìn qua Nhạc Trọng nhoẻn miệng cười, xinh đẹp không gì sánh được.

Trở thành đội viên chính thức, đây là nằng bằng vào cố gắng của mình mà được Nhạc Trọng tán thành.

Trở thành đội viên chính thức, cũng có ý nghĩa nàng đã tiến vào lòng tròn hạch tâm luẩn quẩn chân chính của Nhạc Trọng rồi.Ban đêm, Nhạc Trọng ngồi trên một chiếc BMW, nhìn qua Quách Vũ đang chuyên tâm lái xe.Lái xe cũng không phải một việc khó, chủ yếu học tập quy tắc giao thông quá phiền toái mà thôi.

Quách Vũ vẫn rất cố gắng, thời gian rãnh sẽ học lái xe, tối nay chính là lần đầu tiên nàng lái xe đấy.- Thật sự là đáng yêu!Ngồi ở vị trí kế bên ghế lai, Nhạc Trọng cẩn thận dò xét nhìn qua Quách Vũ đang lái xe.

Chương 107: Thăm dò Thạch Mã TrấnChỉnh sửa : kktruyen.comQuách Vũ ngồi ở vị trí ghế lái và tóc dài đen nhánh như thác nước, da thịt kiều nộn như sữa, có cảm giác giống như chỉ cần nặn một cái là ra sữa, gương mặt của nàng phấn điêu ngọc mài, tinh xảo tuyệt luân còn mang theo một tia non nớt, phối hợp với dáng người nóng bỏng của nàng làm cho người ta sinh lòng yêu thích.Chuyên chú lái xe làm Quách Vũ vì tăng thêm ba phần mị lực.Tuy Quách Vũ vẫn đi theo bên người Nhạc Trọng, nhưng mà do có Lộ Văn ở bên người nhìn chằm chằm.

Nhạc Trọng cũng không có ăn loli ngọt ngào này vào miệng.

Nhưng mà chỉ cần ôm tiểu loli Quách Vũ này thì đối với Nhạc Trọng mà nói là hưởng thụ lớn nhất.Trên thực tế Quách Vũ trước tận thế trải qua sinh hoạt giống như công chúa vậy.

Nàng chẳng những rất xinh đẹp gợi cảm, cha của nàng còn là thị trưởng, nàng muốn cái gì mà không chiếm được.

Nếu như là trước tận thế người bình thường như Nhạc Trọng căn bản không lọt chỉnh sửa bởi kktruyen.com vào mắt của nàng.

Nếu không phải thế giới biến dị, cơ duyên xảo hợp, nàng và Nhạc Trọng cơ bản vĩnh viễn không tương giao, mà là đường thẳng song song.Nhạc Trọng càng nhìn Quách Vũ càng cảm thấy nàng đáng yêu.

Hắn nhìn chằm chằm vào Quách Vũ một hồi, chợt quay đầu nhìn qua bên ngoài.

Nếu như nhìn tiếp thì thực sự có chút không nhịn được muốn khi dễ Quách Vũ, bởi vì nàng đúng là quá thanh thuần đáng yêu.

Lái xe ban đêm trong tận thế này, chung quanh yên tĩnh không ánh sáng, tĩnh mịch yên lặng.

Nhạc Trọng thân là ám kỵ sĩ có kỹ năng Hắc Dạ Cường Hóa nên hắn nhìn qua phương xa rất rõ ràng.Quách Vũ chạy tới một ngã rẽ, quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Từ nơi này quẹo vào và đi thêm hai cây số chính là Thạch Mã Trấn.

Muốn lái xe đi vào không?Nhạc Trọng nhìn qua giao lộ tối đen như mực, nói:- Đỗ xe!Âm thanh động cơ dễ dàng hấp dẫn tang thi, thú biến dị chú ý, ô tô dễ dàng lọt vào công kích của thú biến dị và tang thi.

Ở trong ôtô Nhạc Trọng rất khó phát huy sức chiến đấu của mình.Quách Vũ gật đầu, dừng ô tô ở gần giao lộ Thạch Mã Trấn.Nhạc Trọng, Quách Vũ cùng với một người chạy nạn sống sót từ Thạch Mã Trấn ra ngoài đi về hướng nam tới Thạch Mã Trấn.Hành tẩu trong bóng đêm, đột nhiên tỏng bụi cỏ có bóng đen lao ra ngoài, lao thẳng về phía Nhạc Trọng.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay một chiêu chém đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Nhạc Trọng tập trung nhìn vào, chỉ thấy bóng đen này là một con chuột biến dị.Đúng lúc này một đoàn bóng đen tốc độ cực nhanh lao thẳng về phía chuột biến dị.Nhạc Trọng nhướng mày, một cước đá bóng đen kia.Bóng đen kia đoán đỡ, thân thể lui nhanh vài bước.Nhạc Trọng tập trung nhìn , chỉ thấy bóng đen này là một cô gái nhỏ tóc ngắn, dáng người thấp bé, gương mặt vô cùng bẩn, trong mắt chớp động hào quang cừu hận.

Tiểu hài tử này cầm dao găm sắc bén trong tay.Tiểu hài tử này vừa rơi xuống đất, điểm chân một cái, nàng cầm theo dao găm lao thẳng về phía Nhạc Trọng.- Tốt độ thật nhanh.Nhìn thấy tốc độ của tiểu hài tử này, trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc kinh ngạc, tốc độ của đứa bé kia cực nhanh, nhanh nhẹn có thể so sánh được với tang thi biến dỠS1.Nhanh nhẹn của Nhạc Trọng trải qua sự cường hóa không ngừng, đã xa xa vượt qua S1.

Nhìn qua tiểu hài tử tóc đen xông tới, thân thể Nhạc Trọng có chút hơi nghiêng, né qua một kích của tiểu hài tử, hắn một nhấn đè phần lưng của tiểu hài tử xuống đất.Nhạc Trọng trải qua cường hóa cho nên lực lượng cực lớn, đem tiểu hài tử nhanh nhẹn như linh miêu kia xuống đất.Tiểu hài tử tóc đen bị Nhạc Trọng trùng trùng điệp điệp áp xuống đất, nó lập tức cầm dao găm đâm vào đùi của Nhạc TrọngNhìn thấy tiểu hài tử tóc đen này tàn nhẫn như vậy, Nhạc Trọng nhướng mày, thoáng cái ngồi lên thắt lưng của tiểu hài tử kia, bắt lấy hai tay của đứa bé, hai tay bắt chéo sau lưng, hoàn toàn khóa chặt tiểu hài tử tóc đen này lại.Quách Vũ bên kia lấy dây thừng trong ba lô ra, thập phần nhanh nhẹn trói chặt tiểu hài tử này lại.Tiểu hài tử tóc đen này liều mạng giãy dụa, nhưng lại không nói một lời.Nhạc Trọng nhìn thấy tức giận trong mắt của tiểu hài tử tóc đen, khẽ chau mày:- Không nói gì?Đột nhiên lúc này Nhạc Trọng ngẫng đầu nhìn qua hướng xa xa, chỉ thấy ở hướng đó có tám người mang theo bó đuốc đi tới.Nghĩ đến tiểu hài tử tóc đen dị thường, trong nội tâm Nhạc Trọng khẽ động, mang theo Quách Vũ, mang theo tiểu hài tử vào trong bụi cỏ.Tám người kia cũng đi tới nơi này.Nhạc Trọng từ trong khe hở của bụi cỏ nhìn qua bên ngoài, chỉ thấy tám người kia đều là nam nhân, mỗi một người đều xanh xao vàng vọt, ăn mặc quần áo dơ bản không chịu nổi, trong mắt đều chớp động thần quang không bình thường.Một gã thân hình cao lớn, mặt có chút xanh xao trong mắt chớp động thần sắc điên cuồng:- Lúc này chúng ta nhất định phải bắt vài đầu tiểu dê béo, mang đi ăn mặn!Một gã nam nhân dáng người cao lớn liếm láp miệng nói:- Đầu dê béo màu đen kia, lúc nãy ngăn cản chúng ta thì làm sao bây giờ?Một gã nam nhân tướng mạo tàn nhẫn âm trầm nói:- Chơi chết nó!

Lúc này phải ngăn nó lại.

Chúng ta làm một trận chết nó.

Nếu nó không chết thì chúng ta sẽ chết.Một gã nam nhân nở nụ cười dâm đãng:- Lúc này nếu có thể bắt vài đầu tiểu dê béo, tôi muốn phải thoải mái một lần!

Mẹ nó, lần trước ăn sạch một con cừu non, chơi con mẹ nó thật sướng.

Nghe nói nàng trước kia chính là sinh viên học viện nghẹ thuật đấy.Nhạc Trọng trốn ở trong bụi cỏ, nghe được tám người sống sót này nói chuyện mà sởn hết gai ốc, trong nội tâm có sát ý điên cuồng nổi lên.Sau khi tận thế thì Nhạc Trọng được nhìn thấy đủ loại tàn khốc, thế nhưng mà loại chuyện ăn thịt người đã vượt xa điểm mấu chốt tâm lý của hắn.Nghe được tám tên nam nhân còn sống sót kia nói chuyện thì tiểu hài tử dưới thân của Nhạc Trọng khẽ giãy dụa, nhưng mà nó giãy dụa như thế nào cũng không thoát ra khỏi áp chế cua Nhạc Trọng được.Lúc này Quách Vũ nghe được tám tên nam nhân nói ra những lời điên cuồng, đồng dạng trong mắt hiện ra thần sắc kinh ngạc, nắm chặc cánh tay của Nhạc Trọng.

Nàng từ khi bị bắt tới Trường Quang Thôn cũng đã nhìn thấy tàn khốc và điên cuồng của nhân loại đủ nhiều, nhưng mà chuyện ăn thịt người lại vượt qua điểm mấu chốt của nàng.

Quách Vũ vừa nghĩ tới bản thân mình không gặp được Nhạc Trọng mà rơi vào trong tay của những tên như thế này thì kêt quả sẽ rất thảm, trong nội tâm nàng không rét mà run.- Theo sau!Đợi cho tám tên nam nhân điên cuồng vì sống sót này rời đi, Nhạc Trọng lúc này mới nói nhỏ với Quách Vũ một câu.Nhạc Trọng đang ngồi trên thân thể của tiểu hài tử, hoàn toàn áp chế nó, nói:- Yên tâm đi.

Anh không phải những kẻ như vậy.Nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì tiểu hài tử tóc đen đang tức giận kia cũng yên lặng, không giãy dụa nữa.- Chính là trong chỗ này!Một gã nam nhân lúc này cười lên dữ tợn.Nghe được âm thanh bước chân, một tiểu nữ hài chín tuổi đưa mắt nhìn ra ngoài, nhìn thấy tám tên nam nhân kia thì sắc mặt đại biến, giống như chim sợ cành cong chui vào trong động.

Chương 108: Súc sinhChỉnh sửa : kktruyen.comTên nam nhân điên cuồng kia nhìn thấy tiểu nữ hài, trong mắt hiện ra hào quang dữ tợn, liếm liếm bờ môi, biến thái cười cười:- Là nữ!

Lúc này có thể được thoải mái một phen rồi.Tám gã nam nhân kia lúc này xông vào trong hang động, đem một tiểu nữ hài và hai tiểu nam hài kéo ra ngoài.Nhìn thấy ba tiểu hài tử lạnh run trên mặt đất, một nam nhân hiện ra hào quang điên cuồng nói một câu:- Ba con tiểu dê béo.

Còn có một nữ, lúc này chúng ta có thể thoải mái trong thời gian ngắn rồi.Nhạc Trọng lẳng lặng nhìn qua tám tên nam nhân kia.

Tiểu nam hài tóc đen bên cạnh hắn lạnh run lên, dốc sức liều mạng giãy dụa muốn phóng về phía ba tiểu hài tử kia.Bàn tay lớn của Nhạc Trọng lúc này đặt lên người của tiểu hài tử tóc đen kia, làm cho nó không cách nào nhúc nhích.Trong mắt tiểu hài tử tóc đen này tràn ngập lửa giận nhìn qua Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng không có làm ra động tác nào.Tên nam nhân dáng người khôi ngô, tướng mạo có chút hung ác trầm giọng nói ra.- Chúng ta đi thôi!

Nếu con dê tóc đen kia về thì phiền toái.Những tên nam nhân khác gật đầu, áp lấy ba hài tử đang khóc lóc kia đi về hướng Thạch Mã Trấn.Nhạc Trọng lẳng lặng đi theo sau lưng tám tên nam nhân này.Tám tên nam nhân này đi tới một lều vài ở ngoại ô Thạch Mã Trấn nhìn qua bát tô bên ngoài lều vải, ở gần đó có vứt một ít xương cốt.

Làm cho người ta sởn hết cả gai ốc là trong hài cốt đó có ba đầu lâu của nhân loại.Một tên nam nhân nhìn qua tiểu nữ hài kia, trong mắt hiện ra dâm quang, trước mặt mọi người cởi quần của mình:- Móa!

Đại ca!

Nhanh bắt đầu đi!

Cho mọi người được thoải mái một lần.- Tốt!Tên cầm đầu lúc này đôi mắt hiện ra thần sắc hung ác, thò tay chộp vào tiểu nữ hài kia.Nhìn qua tên nam nhân dữ tợn này, trong mắt tiểu cô nương kia trong hiện ra thần sắc sợ hãi và tuyệt vọng, giãy dụa muốn bỏ chạy.Tên nam nhân tướng mạo hung ác kia nở nụ cười biến thái, tiểu cô nương này càng giãy dụa thì hắn càng cảm thấy khoái cảm.

Hắn duỗi bàn tay lớn ra, ôm đồm trên bả vai của tiểu nữ hài.Tên nam nhân này vừa mới ôm lấy bả vai của tiểu nữ hài thì phanh một tiếng súng vang lên, một phát viên đạn dễ dàng xuyên qua đầu của tên nam nhân điên cuồng này.Tên nam nhân điên cuồng này vô lực ngã xuống đất.- Tiếng súng!- Có địch nhân!Bảy tên nam nhân còn lại sợ hãi, nhao nhao tìm kiếm công sự che chắn.Sắc mặt Nhạc Trọng băng hàn, đi ra khỏi bụi cỏ, cầm trong tay một cây súng tiểu liên 79 bắn phá điên cuồng qua bảy tên còn lại.Sau khi bắn hết đạn thì ba gã nam nhân đang chạy trốn ngã xuống.

Bốn gã còn lại chạy vào trong rừng tối.Trong mắt của Nhạc Trọng có hàn quang chớp động, lúc này nhanh chóng thay thế băng đạn, nhìn qua Bạch Cốt bên người ra lệnh:- Giết sạch bọn chúng.Bạch Cốt đứng ở bên người của Nhạc Trọng lúc này nhanh như mũi tên lao thẳng về phía bốn tên nam nhân đang bỏ chạy.Trong bóng tối Nhạc Trọng vẫn nhìn thấy người và vật trong ngàn mét, hắn cầm súng đuổi theo nhanh và bắn phá, lại có hai tên sống sót té xuống đất.Bạch Cốt có tốc độ gấp ba lần người thường cho nên nhanh chóng đuổi theo kịp hai tên nam nhan còn lại, mỗi bước đi tới đều kéo gần khoảng cách với hai tên nam nhân kia, mấy bước đã xuất hiện sau lưng của tên nam nhân sống sót, huy động búa lớn mang theo gió lốc trực tiếp chém bay đầu của nam nhân này.Tên nam nhân còn lại nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn thì sắc mặt đại biến, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần, chỉ hận chính mình không sinh ra mấy cái chân.Thân hình Bạch Cốt chớp động, mấy lần đi tới đã đuổi kịp, búa lớn chém qua và đầu lâu của tên nam nhân này bay lên cao.- Đừng giết tôi ! ... .

Đừng giết tôi!Tên nam nhân bị Nhạc Trọng bắn té trên mặt đất có vài tên chưa tử vong, bọn chung giãy dụa cầu khẩn Nhạc Trọng.- Đi chết!Ánh mắt Nhạc Trọng băng hàn đi tới trước người của mấy tên này, cho một viên đạn vào đầu của mỗi tên còn sống.Trước mắt Nhạc Trọng thiếu nhiều nhân thủ, nhưng mà hắn không cần những kẻ vượt qua điểm mấu chốt của hắn.Tiêu diệt vài tên nam nhân không còn nhân tính kia, Nhạc Trọng đi tới trước mặt ba d ow-nl oad .P R.C mới -n h.ất. t,ạ i -k.k t-ru.y e n..co-m. tiểu hài tử.Ba tiểu hài tử nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt đều lộ ra một tia sợ hãi, không tự chủ được cuộn mình lui ra phía sau vài bước.

Mấy tên nam nhân không còn tính người kia tạo ra oán hận thật lớn trong tâm lý của chúng.

Ngay cả Nhạc Trọng cứu bọn chúng thì chúng vẫn còn sợ hãi như trước.Nhìn qua ba tiểu hài tử, Nhạc Trọng nhướng mày, từ trong túi tiền lấy ra ba thanh chocolate vứt trên mặt đất thản nhiên nói:- Ăn đi!

Anh không phải người xấu, ăn xong đi theo anh.Nhìn thấy ba khối chocolate trên mặt đất, trong mắt ba tiểu hài tử tỏa ra ánh sáng, nhanh chóng nhặt chocolate trên mặt đất lên và bóc giấy ngoài bắt đầu ăn ngon lành.Tiểu nữ hài kia cắn một nửa chocolate, cố lấy dũng khí nhút nhát e lệ đi đến trước người Nhạc Trọng, ngẩng đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Thúc thúc!

Thúc thúc có thể thả Diêu Diêu ra không?- Diêu Diêu?

Nàng là nữ?Nhạc Trọng sững sờ, quay đầu nhìn qua tiểu hài tử tóc ngắn màu đen kia.

Hắn vốn cho rằng đây chính là tiểu nam hài đấy, không nghĩ tới thế đạo thế này lại có tiểu quỷ có tốc độ so được với S1 lại là nữ hài.Diêu Diêu nhìn thấy Nhạc Trọng nhìn nàng, cũng hung hãn trừng mắt với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mỉm cười, tay phải cầm Phảng Chế Đường Đao chém đứt dây trói Diêu Diêu, khôi phục tự do cho nàng.Diêu Diêu vừa đạt được tự do, chợt vô cùng lớn mật đi tới trước người Nhạc Trọng, duỗi bàn tay nhỏ bé ra dùng âm thanh trong veo của loli noi với Nhạc Trọng:- Trả dao găm cho em!Nhạc Trọng cười cười, đem chủy thủ trong tay vứt cho Diêu Diêu:- Trả lại em cũng được, dù sao từ hôm nay trở đi các em sẽ đi theo anh rồi.Diêu Diêu tiếp nhận dao găm, liếc hắn một cái, lúc này vuốt vuốt dao găm, ánh mắt không tự chủ được nhìn qua chocolate hấp dẫn trong tay của ba tiểu hài tử kia.

Mặc dù nàng hành động một mình, trong trạng thái đói khát vẫn theo bản năng bị thức ăn hấp dẫn.Trạng thái của Diêu Diêu cũng không có giấu diếm được Nhạc Trọng, hắn cười cười, từ trong túi áo lấy ra một khối chocolate đưa cho Diêu Diêu.Diêu Diêu thoáng sờ qua khối chocolate trong tay của Nhạc Trọng và bóc giấy ngoài ra, cái miệng nhỏ bắt đầu ăn.Nhạc Trọng nhìn thấy Diêu Diêu ăn xong khối chocolate trong tay, lúc này mới nhìn qua nàng hỏi:- Tại sao tốc độ của em nhanh như vậy?

Em đạt được sách kỹ năng sao?Diêu Diêu muốn suy nghĩ một chút, nhìn qua Nhạc Trọng, duỗi bàn tay vô cùng nhỏ bé vô cùng bẩn ra.- Sách kỹ năng?

Em không biết đó là cái gì cả!Nhạc Trọng lần nữa lấy trong túi áo ra một cái bánh quy áp súc ra đưa cho Diêu Diêu, tiếp tục dò hỏi:- Vậy tại sao tốc độ của em nhanh nhu vậy?

Trước khi thế giới biến dị thì tốc độ của em có nhanh như vậy không?Diêu Diêu suy nghĩ một chút rồi nói:- Sau khi thế giới biến dị, trong một lần em đi uống nước lã thì phát sốt một ngày một đêm, sau đó biến thành bộ dáng này.

Chương 109: Khỉ biến dịChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua Diêu Diêu, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ:- Là thích ứng virus, tự động sinh ra tiến hóa sao?

Thì ra cũng có nhân loại không thông qua hệ thống thần ma mà tiến hóa a.Nhạc Trọng đi vào trong doanh trướng của đám người kia, vừa tiếp cận doanh trướng thì hắn nghe được mùi vị buồn nôn không thể tả.

Hắn cố nén buồn nôn xốc doanh trướng lên nhìn..Ở trong doanh trướng tỏa ra mùi hôi buồn nôn không cách nào tả xiết, Nhạc Trọng chỉ tùy tiện nhìn qua một lần thì doanh trướng kia hắn không muốn nhìn thêm một giây nào cả.Nhạc Trọng ra khỏi doanh trướng và bật lửa lên đôt cháy doanh trướng này.

Trong thế lửa mạnh, tất cả tội ác đều được tinh lọc.Thiêu hủy doanh trướng xong, Nhạc Trọng đi đến bên người Diêu Diêu và hỏi:- Tình huống trong Thạch Mã Trấn em có biết không?Diêu Diêu dùng âm thanh trong veo của loli nói ra:- Em không biết!Nhạc Trọng cũng không có để ý, dẫn bốn tiểu hài tử, Quách Vũ, Trương Nam tiếp tục đi về hướng của Thạch Mã Trấn.Trong đêm tối, đưa tay không thấy được năm ngón, trừ Diêu Diêu là tiểu loli to gan lớn mật ra, thân thủ không kém thì những người khác lúc này đều đi theo sát Nhạc Trọng.Dưới sự yểm hộ của ban đêm, trong bụi cỏ có hai con mèo biến dị to như con báo đang nhìn qua Nhạc Trọng và nhào đầu xông tới.Bạch Cốt đứng bên người Nhạc Trọng thoáng cái đã động, nó bước lên như mũi tên, một búa chém vào thân thể của con mèo biến dị, ngang trời chém con mèo biến dị thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Nhạc Trọng cầm Phảng Chế Đường Đao tiện tay một đao, mang theo một đạo hàn quang chém chết con mèo biến dị còn lại.Nhìn thấy con mèo biến dị bị Nhạc Trọng tiện tay chém giết, ánh mắt Diêu Diêu hiện ra một đạo dị sắc, nàng thế mới biết vừa rồi Nhạc Trọng chiến đấu với nàng căn bản không có dùng toàn lực.Hai con mèo biến dị vừa chết, một đoàn linh quang chui vào thân thể của Nhạc Trọng, một đoàn linh quang chui vào trong cơ thể của Bạch Cốt.

Trong hai con mèo biến dị kia tuôn ra một quyển sách kỹ năng và hai đồng hai mươi sinh tồn tệ.- Kỹ năng cấp hai: di động cao tốc.

Muốn dùng kỹ năng này phải tiêu hao 5 điểm thể lực.

Sau khi sử dụng kỹ năng thì trong vòng 30 giây đạt được 15 điểm nhanh nhẹn.Nhạc Trọng đem sách kỹ năng, sinh tồn tệ bỏ vào trong ba lô, dùng Phảng Chế Đường Đao phá vỡ đầu lâu của mèo biến dị tìm kiếm một hồi, cũng không có trông thấy viên châu đỏ như máu trong đầu của của con rắn nước biến dị.Sau khi đứng dậy thì Nhạc Trọng tiếp tục đi lên phía trước.Dưới sự dẫn dắt của Trương Nam quen thuộc địa hình, Nhạc Trọng đi vào một sườn núi nhỏ, quan sát Thạch Mã Trấn bên dưới.Như miêu tả của Quách Vũ thì Thạch Mã Trấn có hai nhánh sông Lôi Giang vờn quanh, một mặt dựa vào một cái thông đạo đi ra bên ngoài.

Xác thực là nơi thích hợp để ở lại.Hơn nữa trước Thạch Mã Trấn chính là Đại Nham Trấn, nếu như thu phục Thạch Mã Trấn thì có thể dùng Thạch Mã Trấn làm cứ điểm, tương lai thu phục Đại Nham Trấn.

Ở trong Đại Nham Trấn có một nhà máy thép nhỏ và nhà máy dệt ở đây.

Thu phục nơi này có thể thu được chế phẩm sắt thép.

Thậm chí còn có thể chế tạo vũ khí lạnh- Đi thôi!Cẩn thận quan sát một hồi, Nhạc Trọng dẫn mọi người đi theo đường cũ quay về.Vừa mới đi được năm mươi mét, đột nhiên trong nội tâm Nhạc Trọng sinh ra dự cảm nguy hiểm, hắn thoáng cái dừng lại, một ngón tay ra lệnh cho bạch côt bên cạnh Quách Vũ:- Bạch Cốt!

Đợi lát nữa chiếu đấu thì ưu tiên bảo vệ nữ nhân.Bạch Cốt trí tuệ không cao, nếu như nói thẳng là Quách Vũ thì nó không hiểu là ai.Trong nội tâm Quách Vũ thì cả kinh, tới gần Nhạc Trọng một chút.Nhạc Trọng vừa ra lệnh cho Bạch Cốt, lập tức hắn đổi một băng đạn súng tiểu liên 79 và chỉa vào gốc cây điên cuồng bắn phá..Sau khi bắn xong thì con khỉ biến dị thân cao một mét năm, thân thể che kín vết đạn, đầu lâu cũng trúng năm vết đạn rơi xuông.Nhạc Trọng tiện tay vứt súng tiểu liên 79 vào trong bụi cỏ, tay kia nhoáng một cái, một cây súng tiểu liên 79 mới hiện ra trong tay của hắn, hắn giơ súng lên và không gián đoạn bắn vào bụi cây.Dưới mưa đạn của Nhạc Trọng thì một bóng đen trên cành cây cao cao nhảy xuống áp chế xạ kích của Nhạc Trọng, nó đánh về phía Nhạc Trọng.- Quái vật cấp 17: khỉ biến dị!

Những con khỉ này thân thể nhanh nhẹn, nanh vuốt sắc bén.

Phiền toái nhất là chúng là sinh vật quần cư.Nhạc Trọng có kỹ năng Hắc Dạ Cường Hóa bị động, hắn trong đêm tối có thể nhìn thấy số lượng con khỉ xông tới có hơn mười con.

Hắn bắn tiếp chỉ tiêu diệt được một con khỉ biến dị, những con khỉ khác đã lao tới trước ngườiNhạc Trọng trong chớp mắt phát động kỹ năng Ảnh Bộ, trong chớp mắt chém ra ba đao, ba đạo sắc bén hiện lên, ba đầu lâu của khỉ biến dị bay lên cao cao, máu tươi tuôn ra ngoài.Thời điểm Nhạc Trọng chém giết ba con khỉ biến dị thì đám khỉ còn lại đã xuyên qua phòng tuyến của hắn lao về phía bốn tiểu hài tử, Trương Nam, Quách Vũ.Trương Nam nhìn thấy mấy con khỉ biến dị lao tới, sắc mặt đại biến, dưới sự sợ hãi hắn quay đầu chạy ra xa xa.Hai con khỉ biến dị nhanh nhẹn lao tới trước người của Trương Nam, chúng dùng nanh vuốt cường hóa của mình dễ dàng xé rách thân thể của Trương Nam.

Thân thể Trương Nam bị xé nứt ra, máu tươi, ruột từ trong thân thể chảy ra ngoài.Trương Nam còn chưa kịp phát ra tiếng kêu thảm thiêt thì một bàn tay của con khỉ đã bắt lấy đầu của hắn.

Răng rắc một tiếng, hắn đã biến thành thi thể té xuống đất.Ở bên khác, bảy con khỉ biến dị bổ nhào qua phía của Quách Vũ, Diêu Diêu.Bạch Cốt canh giữ ở trước người Quách Vũ, huy động cây búa lớn xương trắng như gió lốc chém qua, hai đầu lâu của hai con khỉ biến dị bay lên cao cao, máu tươi văng khắp nơi.Hai con khỉ khác thừa dịp Bạch Cốt công kích thì né tránh qua một bên, thoáng cái đã nhào qua hai bên của Quách Vũ, duỗi móng vuốt trảo vào gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn tuyệt luân của Quách Vũ.Bạch Cốt huy động búa lớn của nó, đem con khỉ biến dị ở bên phải chém thành hai nửa, máu đỏ tươi rơi vãi lên xương trắng của nó.Quách Vũ nhìn qua con khỉ biến dị xông qua từ bên trái, trong mắt hiện ra một tia sợ hãi, kìm lòng không được lui về phía sau vài bước.Mắt thấy con khỉ biến dị kia sắp chộp tới đầu của Quách Vũ thì bên hông của Bạch Cốt đột nhiên mọc ra một cây gai xương bén nhọn, trực tiếp xuyên thủng đầu của con khỉ biến dị kia, đồng thời không ngừng kéo dài đâm xuyên qua đầu của con khỉ biến dị cách đó bốn mét.Bạch Cốt thuận thế giơ cây búa lớn trong tay lên, đem một đầu khỉ biến dị khác chém thành hai nửa.Hai con khỉ biến dị khác tiến thẳng về phía của Diêu Diêu.Diêu Diêu nhanh nhẹn cực cao, thân hình chớp động, cầm dao găm trong tay bắt đầu dây dưa với con khỉ biến dị.Một d,ow.n loa,d eb o ok m ớ-i. n-hất. tạ.i .k ktr-u y en . com con khỉ biến dị khác lúc này lao thẳng về phía ba tiểu hài tử, một trảo đánh ra, trực tiếp gọt đầu của một tiểu nam hài.

Chương 1: Chém giết bầy khỉChỉnh sửa : kktruyen.comDiêu Diêu nhìn thấy một màn này, trong mắt tràn ngập kinh sợ, nhưng mà nàng bị con khỉ biến dị kia làm lâm vào nguy hiểm, căn bản không cách nào bảo hộ đồng bạn của nàng.Sau khi tiêu diệt một tiểu nam hài, thân hình của con khỉ biến dị này lóe lên, thò tay chém vào cổ của tiểu nữ hàiMắt thấy con khỉ biến dị kia sắp chém đứt đầu của tiểu nữ hài kia, phanh một tiếng súng vang lên, đầu lâu của con khỉ biến dị này nổ tung.Không xa chỗ đó Nhạc Trọng cầm trong tay Phảng Chế Đường Đao chém giết khỉ biến dị, một bên chú ý tứ phương, hắn phát hiện con khỉ biến dị này đột phá phòng tuyến của Bạch Cốt nhưng không kịp phản ứng.Nhạc Trọng chỉ có thể phân tâm dùng súng thì hai con khỉ biến dị khác đã đánh tới.Dưới phòng hộ của giáp da rắn đặc chế, móng vuốt của hai con khỉ biến dị này chỉ lưu lại vết ngấn màu bạc trên áo giáp da, không cách nào xé rách được lân giáp của rắn nước biến dị.Dù là như thế thì lực lượng mạnh mẽ của hai con khỉ biến dị này làm thân thể của Nhạc Trọng đau đớn không thôi.

Nhạc Trọng cầm đao vung lên, một đao chém đứt đầu của con khỉ biến dị, sau đó một cước đá lên người của con khỉ biến dị khác, đem con khỉ biến dị kia đá bay ra xa bảy mét.Nhạc Trọng còn chưa kịp thở một ngụm, lại có bốn con khỉ biến dị xông thẳng về phía của hắn.Nhạc Trọng tâm thần bất định, thân thể có chút hơi nghiêng, né qua hai đầu khỉ biến dị công kích, một đao chém bay đầu lâu của con khỉ biến dị, cầm súng ngắn gai độc trong tay bắn về phía hai con khỉ ở gần nhất.Nương theo âm thanh hai tiếng súng vang lên, đầu của hai con khỉ biến dị này bị Nhạc Trọng bắn nát.Nhạc Trọng còn chưa kịp thở một ngụm, lại có bốn đầu khỉ biến dị khác lao tới.Nhạc Trọng tâm thần yên tĩnh, không còn nhìn chung quanh nữa, đem tinh thần tập trung vào chiến đấu trước mặt.Tinh thần của Nhạc Trọng vừa tập trung thì ưu thế tốc độ của hắn phát huy tới cực hạn, thân hình của hắn chớp động quỷ mị đã tới trước mặt của một con khỉ biến dị kia, ánh đao chớp động thì nhiều đóa huyết hoa lúc này nở rộ trên không trung, thân thể của khỉ biến dị lúc này tràn ngập máu tươi.Ở bên hướng khác, Bạch Cốt đang huy động búa lớn của mình chém giết đám khỉ biến dị khác, trong thân thể bất chợt có gai xương bén nhọn từ trên người đâm xuyên đầu của khỉ biến dị, nó như một khối đá ngầm thủ hộ trước người của Quách Vũ, bất luận là con khỉ biến dị nào đâm vào khối đá ngầm này đều bị nó một búa chém giết.Diêu Diêu và hai tiểu hài tử còn thừa lại đã trốn sau lưng của Bạch Cốt, nhận được bảo hộ của Bạch Cốt.Bạch Cốt canh giữ ở trước người bốn người Quách Vũ, cũng bị không ít công kích từ đám khỉ biến dị.

Chỉ thấy những con khỉ biến dị đánh lên xương cốt nhiều lần được cường hóa của Bạch Cốt mà lưu lại một vết ngấn màu bạc, không cách nào bẻ gãy xương cốt của Bạch Cốt.Chiến đấu thảm thiết kéo dài ba mươi giây, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt hai người liên thủ chém giết hai mươi ba đầu khỉ biến dị, trong rừng cây nhỏ này trải rộng thi thể của khỉ và mùi tanh nồng của máu.Năm con khỉ biến dị khác lúc này cảm thấy hai địch nhân trước mặt không phải là chúng có thể đối phó được cho nên chợt quay đầu bỏ chạy.Sinh vật biến dị hoàn toàn khác biệt với đám tang thi.

Tuy chúng hung hãn không úy kỵ súng ống đạn dược, tính hung lệ vượt qua xa dã thú bình thường, thế nhưng mà so với biến dị thí có trí tuệ thì khác.

Gặp được địch nhân không cách nào ngăn cản nổi thì sẽ sợ hãi, cũng chọn chạy trốn.Nếu là tang thi tiến hóa S1, L1 như vậy thì nếu đối thủ chưa chết thì tuyệt đối không bỏ qua..Nhạc Trọng nhìn thấy năm con khỉ biến dị chạy trốn, trong nội tâm cũng thoáng buông lỏng một hơi, nếu như lũ khí biến dị này cùng xông lên một lượt thì hắn cũng chỉ có thể mang theo Quách Vũ một người chạy trối chết.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 23, đạt được hai điểm cường hóa.Nhạc Trọng một mình một người chém giết mười lăm đầu khỉ biến dị, bằng vào linh quang khổng lồ rốt cuộc cũng thăng lên cấp 23.Năm đầu khỉ biến dị lúc này lẻn lên cây cao, một nắm đấm to lớn lúc này đấm vào đầu của con khỉ biến dị, nương theo lực lượng cực lớn của nắm đấm này thì đầu lâu của con khỉ biến dị cũng bị đánh nát.Bốn con khỉ biến dị còn lại lập tức sợ hãi, trực tiếp chạy thục mạng ra khắp bốn phương tám hướng.Một đám lá cây rụng to lớn rơi xuống, một thân ảnh màu đen nhảy từ cây cao xuống đất.- Coi chừng!

Mọi người chạy mau!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào thân ảnh màu đen khổng lồ đó, một dự cảm nguy hiểm cực kỳ to lớn hiện ra trong đáy lòng của hắn, hiển nhiên là sinh vật mạnh mẽ.Trước mặt của Nhạc Trọng là một thân ảnh màu đen to lớn cao tới hai mét hai, toàn thân mọc ra bộ lông đen như mực, hai mắt chớp động lên hung mang đỏ hồng, hai tay mọc ra hai móng vuốt dài hai mươi centimet như lưỡi đao sắc bén.- Hung vượn biến dị cấp 33: có được quái lực siêu nhân, thân thủ nhanh nhẹn, nanh vuốt cực kỳ sắc bén, vô cùng nguy hiểm.Chỉ nhìn qua hung vượn biến dị kia thì Nhạc có thể từ trong thân thể của đối thủ cảm nhận được x em tạ i kkt ruye n . com sát ý khổng lồ truyền ra cùng ẩn chứa lực lượng vô cùng cường hoành và hung hãn.Con hung vượn biến dị kia lúc này nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng một lần, giống như một con khủng long quan sát con kiến hôi.Nhạc Trọng nhìn qua con hung vượn biến dị, hắn giơ súng ngắn gai độc lên bắn ra hai phát.Thời điểm Nhạc Trọng giơ súng lên thì đầu hung vượn biến dị kia điểm chân một cái, nó giống như viên đạn lướt ngang.

Hai viên đạn gai độc bắn vào cây sau lưng con hung vượn, trực tiếp bắn đoạn một cây đại thụ.Con hung vượn biến dị khẽ độc, tốc độ nhanh như gió táp, so tốc độ thì nó chỉ chậm hơn con S2 một chút mà thôi, nó né qua xạ kích của Nhạc Trọng và mang theo một cơn gió lạnh lướt tới trước người của Nhạc Trọng, hung hăng một trảo đánh lên người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mang theo cây Phảng Chế Đường Đao ngăn cản lộ tuyến nắm đấm của hung vượn biến dị này một cái.Hung quang đỏ thẫm trong mắt hung vượn biến dị này sáng lên, nắm đấm thế đi không giảm, cơ bắp bỗng nhiên kéo căng, một quyền đánh vào trên đao của Nhạc Trọng.Quyền đao tương giao, Nhạc Trọng lúc này cảm nhận được từ trên thân đao có lực lượng to lớn truyền ra, Phảng Chế Đường Đao trong tay của hắn bị một quyền của hung vượn biến dị đánh bay lên thân cây đại thụ.- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng lúc này đầu tiên là khởi động kỹ năng Ảnh Bộ, thân hình nhanh chóng lùi lại, cánh tay phải của hắn bây giờ không ngừng run lên, một thanh Phảng Chế Đường Đao lại xuất hiện trong tay của hắn lần nữa.Bạch Cốt thủ hộ bên người Quách Vũ thấy thế đột nhiên trong thân thể có một gai xương bén nhọn bắn ra ngoài, đâm thẳng vào đầu biên dị hung vượn kia.Con hung vượn biến dị này duỗi bàn tay ra một trảo trực tiếp bắt lấy gai xương mà Bạch Cốt bắn ra ngoài, sau đó dụng lực hất lên, hung hăng quất Bạch Cốt đâm vào đại thụ.

Chương 111: Đuổi giết hung vượn biến dịChỉnh sửa : kktruyen.comBạch cốt thừa cơ dùng gai xương đâm thẳng vào các đốt ngón chân của con biến dị hung vượn, làm cho thân thể con biến dị hung vượn mất đi cân đối ngã xuống.Nhạc Trọng thừa cơ dùng gai độc trong tay bắn ba phát vào người biến dị hung vượn.Bản năng chiên đấu của con biến dị hung vượn này vô cùng bất phàm, nó bị bạch cốt làm trượt chân nhưng lại né qua hai phát tất sát, chỉ có một phát gai độc là bắn vào gần ngực phải của nó, trực tiếp tạc ra một lỗ máu lớn.Con biến dị hung vượn lăn một vòng, sau khi đứng lên thì điểm chân một cái, nó nhảy qua cây đại thụ bên cạnh.

Nó đã cảm giác được uy hiếp tử vong nên sinh ra ý sợ hãi,Bạch cốt duỗi hai tay ra, từ trong cơ thể của nó có gai xương bắn mạnh vào con biến dị hung vượn đang ở trên cây kia, hình thành cái lồng giam bằng xương cốt.Con biên dị hung vượn kia đánh ra một trảo, nó cắt lấy cái lồng giam của bạch cốt như cắt đậu hủ.Nhạc Trọng thừa cơ ra xa xa một cái, thừa dịp cái lồng giam bằng xương kia ngăn cản con biến dị hung vượn một lúc thì nhanh chóng lên đạn, giơ gai độc lên và oanh kích con biến dị hung vượn ở khoảng cách gần.Mỗi một viên đạn gai độc bắn vào người của con biến dị hung vượn đều sinh ra lỗ máu, sáu viên và gai xương bén nhọn của bạch cốt cùng đánh vào người, nó vô lực té trên mặt đất, hoàn toàn mất đi sinh cơ.Một đoàn linh quang cực lớn từ trong thân thể của con biến dị hung vượn chui vào trong người của Nhạc Trọng.- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 24...- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 25...Linh quang của biến dị linh vượn vừa tiến vào thân thể của Nhạc Trọng, trong thức hải của Nhạc Trọng lúc này vang lên âm thanh dễ nghe khi thăng cấp.- Toàn bộ cường hóa thể lực!Nhạc Trọng lập tức làm ra lựa chọn.Từng đoàn linh quang trong cơ thể Nhạc Trọng nghiền nát, tẩm bổ cường hóa thân thể của hắn, thân thể của hắn càng trở nên cường hoành hơn.Nhạc Trọng nhanh chóng nhặt sách kỹ năng mà con biến dị hung vượn tuôn ra và hợp báu màu trắng thu vào trong ba lô, sau đó dùng Phảng Chế Đường Đao cố hết sức phá vỡ đầu sọ của biến dị hung vượn, bắt đầu tìm kiếm trong đầu của nó.- Tìm được!Nhạc Trọng tìm trong đầu của biến dị hung vượn, tìm kiếm được một viên châu màu trắng.

Trong lòng của hắn vui vẻ, nhanh chóng đem viên châu màu trắng này thu vào trong không gian giới chỉ.Đang lúc Nhạc Trọng muốn rời đi thì nhìn qua trảo dài hai mươi centimet của t,ruy ệ-n- ,đượ c- cop y.

-tại kk.truy e n.c om, con biến dị hung vượn, trong nội tâm khẽ động, đem trảo này cắt bỏ, thu nhập vào trong không gian giới chỉ.- Đi mau!Làm xong tất cả, Nhạc Trọng mới nhìn qua Quách Vũ ba người trầm giọng nói ra.Liên tiếp phát động hai lần kỹ năng Ảnh Bộ và chiến đấu với bầy khỉ biến dị, lại kịch chiến biến dị hung vượn nên thể lực của Nhạc Trọng bây giờ đã ở tình trạng nguy hiểm.

Tái xuất hiện một con biến dị thú đẳng cấp tương đương với con biên dị hung vượn thì Nhạc Trọng sẽ nguy hiểm.

Nhưng mà vì bảo vật nên phải trì hoãn chút thời gian.Quách Vũ ba người các nàng theo thật sát sau lưng Nhạc Trọng.Diêu Diêu nhìn qua thi thể những con khỉ biến dị chung quanh, lại nhìn bóng lưng của Nhạc Trọng, trong mắt dị sắc chớp liên tục, cũng đi theo sau lưng Nhạc Trọng.Trên đường đi không còn gặp được biến dị thú cường hoành, Nhạc Trọng một chuyến trở lại xe thuận lợi.

Quách Vũ lái xe quay về Trường Quang Thôn thật nhanh.Ngồi trên xe Nhạc Trọng tinh té xem xét những đồ vật của khỉ biến dị và biến dị hung vượn tuôn ra.Bầy khỉ biến dị và biến dị hung vượn tuôn ra bốn quyển sách kỹ năng, tám hộp báu màu trắng.Trong đó hai quyển sách kỹ năng là cấp 1 Hỏa Cầu Thuật, cấp 1 Băng Trùy Thuật, cấp 2 di động cao tốc, một cấp 3 cố hóa cự lực.- Kỹ năng cấp ba: cố hóa cự lực.

Bản kỹ năng là kỹ năng bị động, học tập bản kỹ năng này có thể vĩnh viễn gia tăng 8 điểm lực lượng.Nhạc Trọng lập tức học tập kỹ năng bị động cố hóa cực lực này, một đạo quang mang chớp động, một phù văn hoàn toàn mới ngưng tụ trong thức hải của hắn, phù văn này vừa thành hình thì hắn liền cảm giác được lực lượng của mình tăng thêm vài phần.Trong tám hộp báu màu trắng kia có một bộ cường hóa phòng hộ phục cấp một, một đôi giày cường hóa, một đôi bao tay lực lượng, hai thanh Phảng Chế Đường Đao, còn lại ba hộp báu màu trắng là trống không.Nhạc Trọng trực tiếp đem quyển kỹ năng cấp một Hỏa Cầu Thuật, kỹ năng cấp hai di động cao tốc ném qua cho Quách Vũ bên cạnh, nói:- Tiểu Vũ!

Đây là của cô!Quách Vũ vừa tiếp xúc với hai quyển sách kỹ năng này, trong đôi mắt xinh đẹp hiện ra nét mừng rỡ và kích động, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ngọt ngào:- Cảm ơn chủ nhân!Với tư cách là người bên cạnh Nhạc Trọng, Quách Vũ tự nhiên biết rõ sách kỹ năng trân quý thế nào rồi, một bản sách kỹ năng có thể tạo ra một người cường hóa có năng lực siêu việt.

Nàng đạt được sách kỹ năng này thì nàng chính thức được Nhạc Trọng tín nhiệm, trở thành người của hắn.- Tốt cho một tiểu hồ ly tinh đáng yêu.Nhìn thấy gương mặt vũ mị kiều nộn loli của Quách Vũ đang cười cười, trong nội tâm Nhạc Trọng lúc này lại có rung động không hiểu, ánh mắt dời qua khỏi người Quách V.

Nếu như hắn tiếp tục nhìn chằm chằm vào Quách Vũ thì hắn không dám cam đoan mình có thể ở ngay tại chỗ này đè ngã tiểu loli này không.

Cho dù thời gian hay địa điểm thì nơi này không phù hợp.- Hì hì, xem ra mị lực của mình không có hạ thấp xuống.Quách Vũ nhìn qua ánh mắt của Nhạc Trọng nhìn mình, suy nghĩ một hồi thì lộ ra nụ cười giảo hoạt, tâm tình thật tốt.Nhạc Trọng xuyên thấu qua kính xe nhìn qua Diêu Diêu phía sau, nhìn qua tiểu loli thân thể dơ bẩn đang ngồi, suy nghĩ một hồi cầm bản kỹ năng di động cao tốc ném qua cho nàng:- Đây là sách kỹ năng di động cao tốc, em xem có thể học tập hay không?Diêu Diêu tiếp nhận bản sách kỹ năng di động cao tốc mà Nhạc Trọng ném tới nhìn qua một chút, muốn mở bản sách kỹ năng này ra xem nhưng mà không cách nào mở được, nàng nhướng mày, dùng âm thanh non nót nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Làm thế nào mở quyển sách này ra?Nhạc Trọng nói thẳng:- Không cần mở ra!

Chỉ cần trong lòng mặc niệm nói muốn học kỹ năng là được rồi, chỉ như vậy là học được thôi.Diêu Diêu nhắm mắt lại, một đạo quang mang chớp động, bản sách kỹ năng di động cao tốc từ trong tay của nàng biến mất không còn lại gì nữa.Nhạc Trọng nhìn qua Diêu Diêu, hiếu kỳ hỏi:- Diêu Diêu, cấp bậc hệ thống thần ma của em là cấp mấy?Diêu Diêu mở to mắt, lấy thanh chocolate mà Nhạc Trọng đưa cho nàng vừa gặm vừa nói:- Cấp 1!Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Nhanh nhẹn của em là bao nhiêu?- 20!Nghe được câu này thì Nhạc Trọng có chút buồn bực, hắn lúc trước cấp 1 trong hệ thống thần ma thì nhanh nhẹn kém gấp đôi so với Diêu Diêu đấy, Diêu Diêu hiện tại mới cấp 1, tính phát triển của nàng còn mạnh hơn Nhạc Trọng nhiều lắm.Trở lại trong Trường Quang Thôn , Nhạc Trọng tắm rửa nằm ở trên giường, bên tay trái của hắn là Lộ Văn đan ngủ, bên tay phải là Quách Vũ đang ngủ, hai loli một lớn một nhỏ nằm bên cạnh.

Bọn hiện tại cơ hồ đi xuống đêm trở về Trường Quang Thôn, bởi vậy Lộ Văn, Quách Vũ hai loli này thập phần mệt mỏi, vừa nằm xuống là ngủ mê đi.

Chương 112: Tấn công Thạch Mã TrấnChỉnh sửa : kktruyen.comSau khi nhìn qua hai tiểu loli này ngủ đi, Nhạc Trọng mới móc viên châu màu trắng tìm được trong đầu của biến dị hung vượn nuốt vào bụng.Viên châu màu trắng kia vừa vào trong bụng của Nhạc Trọng thì từng dòng nhiệt lưu chảy khắp thân thể của hắn, không ngừng cường hóa thân thể của hắn.- Chúc mừng ngài, ngài đạt được cường giả thể lực +8.Sau khi cổ nhiệt lưu này biến mất, trong thức hải của Nhạc Trọng vang lên âm thanh nhắc nhở dễ nghe.- Coi như không tệ!Nhạc Trọng nghe được âm thanh này, khóe miệng có chút nhảy lên, lộ ra nụ cười thỏa mãn sau đó mới ngủ say.Ngày hôm sau Trì Dương lưu thủ trong nhà, Nhạc Trọng mang theo đại đội nhân mã cùng một chiếc chiến xa bộ binh chạy thẳng về hướng Thạch Mã Trấn tối quaMặc dù trong khu vực Thạch Mã Trấn có biến dị thú tồn tại, nhưng mà chỉ cần tiêu diệt đám biến dị thú này đi thì cả khu vực trở nên vô cùng thích hợp cho Nhạc Trọng đặt căn cứ mới.Hơn nữa biến dị thú cũng là một loại tài nguyên, người săn giết biến dị thú có thể được cường hóa, có thể làm cho bọn họ không ngừng cường hóa thân thể.Hơn mười chiếc BMW, Jeep quân dụng, xe Đông Phong kilocalo và một chiến xa bộ binh chạy thẳng tới trước Thạch Mã Trấn.Âm thanh động cơ xe gầm gú làm cho tang thi bên trong Thạch Mã Trấn bị hấp dẫn qua.Rất nhiều tang thi bị âm thanh hấp dẫn không ngừng đi qua bên này.Từ trong BMW, Jeep quân dụng, Đông Phong kilocalo là tiểu đội của Vương Song, tiểu đội của Tiếu Minh, tiểu đội của Lưu Diễm và tiểu đội của đại cẩu tử lao ra, cùng với đội ngũ lệ thuộc Nhạc Trọng cộng lại là tám mươi người đi tới.Tiểu đội của Vương Song, Tiếu Minh, Lưu Diễm, đại cẩu tiểu đều là mười hai người, tiểu đội lệ thuộc Nhạc Trọng là hai mươi bốn người, ng uồn : kktr u-y.e,n.c o,m. về sau Kỷ Thanh Vũ rời đi đem sáu người trong tiểu đội của nàng hợp lại với hắn.

Cộng thêm Lộ Văn cùng Quách Vũ là tám mươi người.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua tất cả nhân viên chiến đấu chung quanh, lạnh lùng nói:- Tất cả bộ đội chuẩn bị chiến đấu, vào lúc tang thi lọt vào phạm vi một trăm mét, sau khi nghe mệnh lệnh của tôi thì nổ súng!

Gia thuộc của người chết trận được tôi nuôi dưỡng, tất cả đãi ngộ dựa theo tiêu chuẩn thành viên dự bị mà cung cấp.

Trước khi không có nhận được mệnh lệnh, bất luận kẻ nào lâm trận đào thoát thì trực tiếp xử bắn tại chỗ.

Người nhà hủy bỏ ưu đãi đội viên dự bị, hiểu chưa?- Hiểu!Sau khi bị Nhạc Trọng nhìn qua thì nội tâm của mọi người rùng mình, lớn tiếng đáp.- Đi làm chuẩn bị!Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, những đội viên chiến đấu nhanh chóng đi theo đội trưởng của mình, đi vào địa điểm ẩn tàng.Sau khi nhìn thấy tất cả nhân viên chiến đấu vào vị trí của mình, Nhạc Trọng mới nhìn qua bạch cốt mặc áo khoác trên người ra lệnh:- Tiến vào trong trấn sau đó dẫn tang thi đi tới nơi này.Ma hỏa trong mắt của bạch cốt chớp động, nhanh chóng đi vào trong trấn nhỏ.Đám tang thi trong tiểu trấn vốn nghe được âm thanh của động cơ, bây giờ ngửi được mùi máu trên người của bạch cốt, lập tức lung la lung lay đi thẳng ra bên ngoài trấn.Bạch cốt trực tiếp xông vào trong trấn, huy động búa lớn liên tục chém giết tang thi, sau khi bầy tang thi không ngừng vây quanh nó, nó lúc này mới từ trong vòng vây tang thi rậm rạp chằng chịt lao ra bên ngoài.Được bạch cốt câu dẫn, tang thi rậm rạp chằng chịt từ trong tiểu trấn lao thẳng ra bên ngoài.Số lượng của đám tang thi này cực kỳ kinh người, thân thể hư thối, ăn mặc quần áo rách rưới móc meo khi còn sống, đi lại tập tễnh, thậm chí trên người của chúng đã có giòi bọ, thoạt nhìn cực kỳ buồn nôn dữ tợn.Những thi đàn này số lượng kinh người, mang cho người ta cảm giác vô cùng áp lực.

Người bình thường đối mặt với một hai con tang thi thì không nhìn thấy cái gì, nhưng mà một khi tang thi hình thành thi đàn, kết thành từng bầy thì một nhân loại không cách nào địch nổi cả.Nhìn qua thi đàn được bạch cốt dẫn ra ngoài, trừ Nhạc Trọng ra thì trong lòng tất cả nhân viên chiến đấu đều sinh ra sợ hãi và đổ mồ hôi lạnh.

Bọn họ trước kia thanh lý thi đàn vài con, hơn mười đầu con là thi đàn loại nhỏ.

Nhưng mà trăm con hơn ngàn con như vậy thì lần đầu tiên nhìn thấy.

Phải biết rằng binh lực của bọn họ cũng chỉ tám mươi người, hơn nữa rất nhiều người xạ kích không phải quá tốt.Nhạc Trọng lẳng lặng quan sát những tang thi này, trong lúc quan sát tang thi đuổi giết bạch cốt có một đầu S2 nhanh như quỷ mị ở hậu phương đuổi theo bạch cốt không bỏ, nhanh chóng kéo gần khoảng cách với bạch cốt bên này.Trừ chuyện đó ra còn có mười ba con S1 đang lao ra trong đám tang thi, cũng đuổi theo bạch cốt.Trong chút ít tang thi bình thường, hơn mười đầu L1 đang đánh bay những tang thi bình thường đang ngăn cản đường đi của chúng, đạp lên thân thể của những tang thi này không ngừng tiến lên.Còn không đợi bọn người Nhạc Trọng ra tay, hon mười đầu tang thi bình thường té xuống mặt đất trở thành đá đặt chân của đám tang thi còn lại.Nhạc Trọng xa xa quan sát những tang thi này hành dộng, có chút buông lỏng một hơi:- Khá tốt, không có phát hiện tang thi có trí tuệ chỉ huy.Có chỉ huy và không có chỉ huy là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nếu như trong tang thi xuất hiện một con tang thi có thể chỉ huy thi đàn, như vậy nhân loại sẽ nguy hiểm.

Dù sao số lượng tang thi gấp nhân loại mấy chục lần, hơn nữa hung hãn không sợ chết, đây là binh khí chiến đấu đáng sợ nhất.- Không có lệnh của tôi không được nổ súng.Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh, hắn nhanh như mũi tên từ vị trí ẩn nấp của mình phóng thẳng tới chỗ S2.Đầu S2 kia như quỷ mị, nếu như bị đầu S2 nhảy vào trong trận hình thì tiểu đội của Nhạc Trọng sẽ tổn thất thảm trọng.Mấy lần chớp động thì Nhạc Trọng đã vọt tới người của con S2 kia.Thân hình của con S2 chớp động, vứt bỏ bạch cốt, nó giống như ma quỷ thoát ẩn thoát hiện lao thẳng về phía của Nhạc Trọng.Cơ hồ là cùng một thời gian, trong thân thể của bạch cốt lúc này đột nhiên bắn ra nhiều gai xương bén nhọn, ngạnh sanh sanh đâm thủng thân thể của S2 nhiều chỗ, giữ cố định nó ở giữa không trung.Nhạc Trọng huy động Phảng Chế Đường Đao, một đao chém rụng đầu lâu của S2, một đoàn linh quang lớn chui vào người của hắn.- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 26, đạt được hai điểm cường hóa.Sau khi chém giết con S2 kia, một âm thanh dễ nghe vang lên bên tai của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhanh chóng nhặt quyển sách kỹ năng của đầu S2 tuôn ra, một hộp báu màu xanh, một quả sinh tồn tệ trị giá hai trăm cuốn vào trong túi, sau đó cùng bạch cốt nghênh đón mười ba con S1 đang lao tới.Tang thi loại hình chữ S đối với người bình thường mà nói là rất khó giải quyết, nếu không tiêu diệt chúng sẽ tạo thành áp lực tâm lý cực lớn cho binh sĩ chiến đấu.Nhạc Trọng tổ kiến chi quân đội này chưa tới một tháng, tố chất tâm lý xa xa kém hơn lão binh trận mạc nhiều.

Nếu không phải nghĩ cách tăng sĩ khí của bọn họ, mặc dù dưới quân pháp nghiêm khắc thì bọn họ đoán chừng sẽ xuất hiện đào binh..

Chương 113: Kịch chiếnChỉnh sửa : kktruyen.comNhưng mà trăm con hơn ngàn con như vậy thì lần đầu tiên nhìn thấy.

Phải biết rằng binh lực của bọn họ cũng chỉ tám mươi người, hơn nữa rất nhiều người xạ kích không phải quá tốt.Nhạc Trọng lẳng lặng quan sát những tang thi này, trong lúc quan sát tang thi đuổi giết Bạch Cốt có một đầu S2 nhanh như quỷ mị ở hậu phương đuổi theo Bạch Cốt không bỏ, nhanh chóng kéo gần khoảng cách với Bạch Cốt bên này.Trừ chuyện đó ra còn có mười ba con S1 đang lao ra trong đám tang thi, cũng đuổi theo Bạch Cốt.Trong chút ít tang thi bình thường, hơn mười đầu L1 đang đánh bay những tang thi bình thường đang ngăn cản đường đi của chúng, đạp lên thân thể của những tang thi này không ngừng tiến lên.Còn không đợi bọn người Nhạc Trọng ra tay, hon mười đầu tang thi bình thường té xuống mặt đất trở thành đá đặt chân của đám tang thi còn lại.Nhạc Trọng xa xa quan sát những tang thi này hành dộng, có chút buông lỏng một hơi:- Khá tốt, không có phát hiện tang thi có trí tuệ chỉ huy.Có chỉ huy và không có chỉ huy là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nếu như trong tang thi xuất hiện một con tang thi có thể chỉ huy thi đàn, như vậy nhân loại sẽ nguy hiểm.

Dù sao số lượng tang thi gấp nhân loại mấy chục lần, hơn nữa hung hãn không sợ chết, đây là binh khí chiến đấu đáng sợ nhất.- Không có lệnh của tôi không được nổ súng.Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh, hắn nhanh như mũi tên từ vị trí ẩn nấp của mình phóng thẳng tới chỗ S2.Đầu S2 kia như quỷ mị, nếu như bị đầu S2 nhảy vào trong trận hình thì tiểu đội của Nhạc Trọng sẽ tổn thất thảm trọng.Mấy lần chớp động thì Nhạc Trọng đã vọt tới người của con S2 kia.Thân hình của con S2 chớp động, vứt bỏ Bạch Cốt, nó giống như ma quỷ thoát ẩn thoát hiện lao thẳng về phía của Nhạc Trọng.Cơ hồ là cùng một thời gian, trong thân thể của Bạch Cốt lúc này đột nhiên bắn ra nhiều gai xương bén nhọn, ngạnh sanh sanh đâm thủng thân thể của S2 nhiều chỗ, giữ cố định nó ở giữa không trung.Nhạc Trọng huy động Phảng Chế Đường Đao, một đao chém rụng đầu lâu của S2, một đoàn linh quang lớn chui vào người của hắn.- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 26, đạt được hai điểm cường hóa.Sau khi chém giết con S2 kia, một âm thanh dễ nghe vang lên bên tai của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhanh chóng nhặt quyển sách kỹ năng của đầu S2 rơi ra, một hộp báu màu xanh, một quả sinh tồn tệ trị giá hai trăm rơi vào trong túi, sau đó cùng Bạch Cốt nghênh đón mười ba con S1 đang lao tới.Tang thi loại hình S đối với người bình thường mà nói là rất khó giải quyết, nếu không tiêu diệt chúng sẽ tạo thành áp lực tâm lý cực lớn cho binh sĩ chiến đấu.Nhạc Trọng tổ kiến chi quân đội này chưa tới một tháng, tố chất tâm lý xa xa kém hơn lão binh trận mạc nhiều.

Nếu không phải nghĩ cách tăng sĩ khí của bọn họ, mặc dù dưới quân pháp nghiêm khắc thì bọn họ đoán chừng sẽ xuất hiện đào binh..Mười ba con S1 cũng không có cố kỵ thực lực chênh lệch của hai bên mà lao thẳng về phía Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt.Nhạc Trọng đột nhập vào trong đội của mười ba con S1, huy động Phảng Chế Đường Đao trong tay, ánh đao chớp động và thập phần dễ dàng chém đầu của dám S1 kia.

Bạch Cốt cũng lặng lẽ đứng bên cạnh của hắn, cầm búa lớn lặng lẽ tiêu diệt những con S1 dám tiếp cận Nhạc Trọng.

Hai người hợp lực nên trong mười giây ngắn ngủi liền đem mười ba đầu S1 chém giết hầu như không còn,Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chém giết xong mười ba con S1 kia, lập tức quay người chạy thẳng vào trận doanh của mình.

Hắn và Bạch Cốt nếu như đối mặt với tang thi của một thị trấn thì không có khả năng chiến thắng.Nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt hai người chém giết tất cả S1, S2 rồi bình yên quay về, sĩ khí chi quân đội chiến đấu sau lưng lúc này lên tinh thần rất cao.

Chủ soái thân đi trước tạo ra tác dụng phấn chấn sĩ khí cực lớn.

Đương nhiên nếu như Nhạc Trọng bị giết thì chi quân đội này sẽ loạn.Trở lại trong trận hình, Nhạc Trọng xa xa nhìn chằm chằm vào đám tang thi chậm rãi đi tới đây.Chi tiểu đội này xa xa nhìn qua đám tang thi trước mặt của mình, trong tay nắm chặt súng của bọn họ, không dám có bất kỳ dị động, nhìn qua đám tang thi chậm rãi đi tới gần thì trong nội tâm bọn họ cực kỳ khẩn trương.Nhìn thấy đám tang thi đã vào phạm vi trăm mét, Nhạc Trọng mới trầm giọng ra lệnh:- Nổ súng!Nhạc Trọng cũng biết nếu cho những tang thi này tới gần một chút thì bắn sẽ tốt hơn, thế nhưng mà đại bộ phận người bên cạnh Nhạc Trọng thân thể không ngừng run rẩy nhè nhẹ, nếu như cho những tang thi kia tới gần hơn thì chỉ sợ bọn họ căn bản chịu không được áp lực tâm lý quá lớn.- Bắn!Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì mấy đội trưởng Lưu Diễm cũng đồng loạt hét lên, đem toàn bộ sợ hãi trong nội tâm phát tiết qua tiếng hét này.Trong chớp mắt hỏa lực đồng loạt vang lên, vô số viên đạn nhắm bắn thẳng vào những tang thi đang tới gần bọn họ.Những tang thi kia đi tới gần Nhạc Trọng giống như gặp được bức tường chấn cho nên nhao nhao té xuống mặt đất.

Đặc biệt là hỏa lực của súng máy hạng nặng rất khủng bố, có tang thi bị súng máy hạng nặng bắn phá đứt cả hông, thậm chí trực tiếp bị bắn thành hai đoạn.

Còn có một chút đạn súng máy hạng nặng xuyên thấu qua bốn năm con tang thi.Nhạc Trọng nhướng mày lớn tiếng ra lệnh:- Ngừng bắn! ! !Đám người Lưu Diễm lần đầu tiên gặp được thi đàn lớn như thế này, trong nội tâm khẩn trương cho nên viên đạn bắn chệch, căn bản không có chính xác cái gì cả.

Thi đàn rậm rạp chằng chịt kia đi trên đường lớn, chỉ cần phương hướng xạ kích chuẩn là có thể tiêu diệt được ngay.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì đám người Lưu Diễm đồng loạt ngừng bắn, hơn nữa nhân cơ hội này bắt đầu thay đổi băng đạn.Không tới một phút đồng hồ đã có cả ngàn viên đạn bắn ra ngoài, Nhạc Trọng cũng cảm thấy có chút đau lòng.Bên phía Nhạc Trọng hỏa lực vừa ngừng, những tang thi vừa rồi bị bắn té xuống đất đồng loạt đứng lên và đi tiếp.

Rất nhiều tang thi trên thân thể như cái động bị bắn thủng, vẫn như trước đi về phía đám người Nhạc Trọng bên này.Khác với nhân loại, chỉ cần tang thi không bị bắn nổ đầu và xương cột sống thì vẫn hành động như thường.- Bắn tỉa!

Tận lực bắn vào đầu!Nhạc Trọng lập tức ra lệnh, lúc này cầm lấy một cây súng trường 81 bắn vào đầu của tang thi.Trên đầu của một tang thi xa xa lúc này có lỗ máu, co quắp té trên mặt đất.Nhạc Trọng sau khi đạt được kỹ năng thao túng súng ống, một ngày cũng không có dừng luyện tập qua.

Xạ kích mục tiêu tĩnh ở ngoài trăm mét thì hắn có bảy thành nắm chắc có thể bắn chuẩn mục tiêu.Nghe được Nhạc Trọng ra lệnh thì năm súng máy hạng nặng đồng lọt dừng lại, những đội viên còn lại lúc này dùng súng bắn từng viên vào đầu tang thi.Sau khi đổi thành bắn tỉa, những tang thi kia lúc này tiến lên phía trước nhanh hơn nhiều.

Dù sao đại bộ phận đội viên đều không có kinh nghiệm bắn tỉa.

Nhưng mà trong đội ngũ của Nhạc Trọng có vài người là binh sĩ cho nên bắn tỉa tinh chuẩn bắn nát đầu của tang thi hành động chậm download ebook mới nhất tại kktruyen.com chạp.

Chương 114: Đội cận chiếnChỉnh sửa : kktruyen.comNhìn những tang thi từ từ tới gần mình, trong mắt một gã đội viên tràn ngập sợ hãi, hắn điên cuồng xả súng vào đám tang thi trước mặt, phát ra một tiếng thét lên, quay người bỏ chạy.Thi đàn bây giờ chỉ cách đoàn người của Nhạc Trọng năm mươi mét, trong nội tâm rất nhiều đội viên bây giờ tràn ngập sợ hãi với tang thi.

Phải biết rằng một khi bị tang thi quẹt làm bị thương cũng sẽ biến thành tang thi.Nhạc Trọng trực tiếp cầm súng trường nả đạn vào người tên đội viên này, viên đạn bắn xuyên qua đầu của tên đội viên, làm cho hắn vô lực ngã xuống đất.Nhạc Trọng nhìn qua đám đội viên chung quanh dữ tợn nói:- Ai dám lâm trận đào thoát, lập tức xử bắn!Nhìn thấy tên đội viên kia lập tức bị Nhạc Trọng xử bắn, quân tâm đang dao động lúc này chỉ.nh s ửa b,ở i k kt-r uy en.,com cũng không dám làm bậy.Lưu Diễm xanh mặt nhìn qua đám đội viên của mình hét lớn lên:- Móa nếu ai còn dám lâm trận đào thoát, không cần Nhạc đội động thủ, lão tử là người đầu tiên làm thịt kẻ đó.Vừa rồi tên đội viên lâm trận đào thoát là đội viên của Lưu Diễm, đội viên lâm trận đào thoát làm cho mặt mũi của Lưu Diễm mắt lớn.Nhạc Trọng nhìn qua tang thi đang kéo gần khoảng cách với bọn họ thì nói:- Toàn xạ kích!Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì những đội viên trong tay mướt mồ hôi lạnh hiện giờ điên cuồng xạ kích vào đám tang thi.Dưới hoả lực dày đặc trút xuống, một đám tang thi ngã xuống trong làn đạn dày đặc.

Đặc biệt là dưới viên đạn của súng máy hạng nặng, chỉ cần bị đạn bắn trúng thân thể thì sẽ lập tức bị xé thành hai đoạn.Hai lần mưa đạn bao trùm thì thi đàn lập tức ngã rạp xuống đất.Nhạc Trọng ra lệnh:- Ngừng bắn!Lúc này tất cả đội viên đồng loạt ngừng bắn.Mưa đạn vừa ngừng, những tang thi còn chưa chết lúc này muốn đứng lên, nhưng mà trải qua hai lần mưa đạn bao trùm, đại lượng tang thi cũng đã bị súng máy bắn chết, chỉ có vài chục đầu tang thi đứng lên, còn có gần trăm con tang thi bị đứt ra làm hai lúc này bò về phía đám người Nhạc Trọng.- Ai thuộc đội cận chiến lập tức đổi Phảng Chế Đường Đao!

Theo tôi xông lên!Nhạc Trọng nhìn qua những tang thi rải rác kia, xung trận ngựa lên trước lao ra.Đội cận chiến lệ thuộc Nhạc Trọng là những người can đảm gan dạ được hắn mời chào, tổng cộng chỉ có mười người, trong tay mỗi người đều có Phảng Chế Đường Đao, mặc áo giáp da rắn nước biến dị tạo thành.Mười người này thời điểm Nhạc Trọng không có ở đó thì do Trì Dương thống soái, chuyên môn phụ trách cận chiến với tang thi, mỗi một người đều có trình độ cường hóa ngoài cấp 4.Mười đội viên lệ thuộc Nhạc Trọng nhảy vào trong đám tang thi, vô cùng hung hãn huy động Phảng Chế Đường Đao chém đầu lâu của tang thi như thái rau cắt thịt.Bởi vì nắm giữ vũ khí của hệ thống thần ma cho nên khi chém giết tang thi sẽ được cường hóa, trong thế lực Nhạc Trọng đây là chuyện không phải bí mật gì, nhưng mà người dũng cảm gan dị dám chiến đấu với tang thi lại cực ít.

Mười chiến sĩ lệ thuộc đội cận chiến này cho dù không có mặc áo giáp da rắn nước vẫn dám chiến đấu với tang thi, bởi vậy Nhạc Trọng mới cho bọn họ sử dụng Phảng Chế Đường Đao cùng trang bị dư thừa trong hệ thống thần ma tiến hành cường hóa bọn họ.Đương nhiên mỗi lần chấp hành nhiệm vụ thì tất cả vũ khí trang bị hệ thống thần ma sẽ thu về, thống nhất do Nhạc Trọng hoặc là Trì Dương đảm bảo.Mười người đội viên đội cận chiến này mỗi ba người sẽ là một tiểu tổ, hết sức ăn ý liên thủ lẫn nhau trợ giúp nhau chém giết tất cả tang thi.

Nhạc Trọng trực tiếp dẫn theo Bạch Cốt xông vào trong thi đàn, những nơi đi qua thì không có tang thi nào địch nổi một đao của hắn cả.Những chiến sĩ tiểu đội còn lại nhìn thấy Nhạc Trọng và đội viên lệ thuộc hắn nhảy vào trong thi đàn chém giết.

Thế lực của Nhạc Trọng thiết sắt thép và vũ khí lạnh và công cụ.

Bởi vậy bọn họ phần lớn thiếu vũ khí lạnh, Nhạc Trọng cũng không có khả năng cung cấp binh khí hệ thống thần ma cho bọn họ chém giết.Không lâu tất cả tang thi còn sót lại bị Nhạc Trọng thanh lý hoàn tất.

Những tang thi thiếu tay thiếu chân căn bản không phải đối thủ của chiến sĩ lệ thuộc Nhạc Trọng chỉ huy.Tiêu diệt một đám thi đàn này, Nhạc Trọng đem bản sách kỹ năng Hỏa Cầu Thuật cùng hơn hai trăm sinh tồn tệ bỏ vào trong túi, tiếp tục lại cho Bạch Cốt dẫn theo tang thi trong thị trấn ra ngoài.Sau mấy lần như vậy, đại bộ phận tang thi trong trấn bị Nhạc Trọng chuyến này tiêu diệt hoàn tất, chỉ tiêu hao số lớn lượng đạn dược cùng đạn súng máy hạng nặng mà thôi.Sau khi tiêu diệt nhiều tang thi, Nhạc Trọng liền ra lệnh cho đội viên tiến vào trong trấn.Dưới sự chỉ huy của Nhạc Trọng thì những đội viên tiến vào trong trấn.

Mỗi một ít tang thi rải rác sẽ do đội viên lệ thuộc Nhạc Trọng tiến lên tiêu diệt để tiết kiệm đạn.Đi vào trong tiểu trấn còn có tang thi rải rác, thỉnh thoảng truyền tới súng nổ linh tinh.Nhạc Trọng lúc này tìm kiếm trong trấn.Chủ lực của tang thi đã bị tiêu diệt, tang thi còn sót lại không phải là đối thủ của các chiến sĩ, tất cả tang thi bị săn giết, từng tấc thổ địa trong trấn được thu hồi.Đột nhiên lúc này tiểu đội của Tiếu Minh có tiếng súng nổ vang.Nhạc Trọng nhướng mày, lập tức mang theo hai gã đội viên cường hóa lệ thuộc mình chạy tới chỗ của Tiếu Minh bên kia.Nhạc Trọng rất nhanh đuổi tới chỗ tiểu đội của Tiếu Minh bên này.Chỉ thấy ở chỗ đó có một tang thi thân cao gần ba mét, da thịt đã kết thành một tầng hắc sắc cứng rắn đang chiến đấu với tiểu đội của Tiếu Minh.Thành viên tiểu đội Tiếu Minh không ngừng bắn phá tang thi khổng lồ kia.

Đạn súng trường dày đặc không ngừng bắn vào người của tang thi này đều bị da màu đen cứng rắn của tang thi ngăn cản ở bên ngoài, ngay cả thân thể còn không phá vỡ được.- Cảm nhiễm giả L2 loại hình sức mạnh.

Có được lực lượng cùng lực phòng ngự cường đại.

Có được kỹ năng lây virus, có thể mang sinh mạng thể lây thành cảm nhiễm giả.Nhạc Trọng nhìn thấy tang thi khổng lồ này, một chuỗi tin tức truyền vào trong đầu của hắn.Con tang thi khổng lồ này tốc độ nhanh hơn người bình thường ba phần, nó giống như một chiếc xe tăng tiến vào trong tiểu đội của Tiếu Minh, bắt lấy một gã đội viên bình thường và dùng sức bóp vỡ, trực tiếp ném qua một bên.Nhìn thấy tang thi khổng lồ hung hãn như vậy, sĩ khí tiểu đội của Tiếu Minh lập tức sụp đổ, đại bộ phận đội viên đều vút bỏ súng ống và chạy thục mạng.- Đừng trốn! !

Đánh trả! !

Đánh trả!Tiếu Minh đỏ mắt rống to lên, đồng thời không ngừng xạ kích vào tang thi khổng lồ kia.

Nhưng mà không có người nào nghe theo lệnh của hắn, cũng chỉ có hai gã đội viên cận chiến lệ thuộc Nhạc Trọng và ba gã tâm phúc là đứng bên cạnh hắn, không ngừng bắn giết đầu tang thi khổng lồ kia.Từng viên đạn súng trường không ngừng bắn lên trên tang thi khổng lồ có làn da cứng rắn như thép kia, đều nhao nhao rơi xuống, không cách nào xuyên thủng da thịt của tang thi khổng lồ này.Cho dù là đội viên cận chiến lệ thuộc Nhạc Trọng cũng tràn ngập sợ hãi với con tang thi khổng lồ này, bọn hắn có thể đứng ở chỗ này bởi vì không có lệnh rút lui của quan chỉ huy, bọn họ tuyệt đối không rút lui.

Chương 115: Kịch chiến L2.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cũng không có nhìn qua những tên vút súng bỏ chạy, hắn nhảy mấy lần là tới trước người của con L2, cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay hung hăng chém lên hông của con tang thi khổng lồ này.Nương theo lấy âm thanh kim loại bị cắt chói tai vang lên, Nhạc Trọng dùng sức chém vào bên hông L2 cắt ra một khe hở nhỏ, mặc dù dùng lưc lượng cường hoành trải qua nhiều lần cường hóa của hắn và Phảng Chế Đường Đao sắc bén cũng chỉ có thể làm được như thế này, ngay cả xương cốt cũng không thấy.Tầng chất sừng bên ngoài thân thể L2 giống như sắt thép khó có thể cắt ra được.L2 nhìn thấy Nhạc Trọng là con kiến nhỏ lắc lư ở trước mặt của nó, huy động bàn tay lớn hung hăng đánh vào người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lúc này nhanh nhẹn xa xa hơn L2, thân thể của hắn có chút hơi nghiêng, né qua một kích này của L2 và một đao chém lên các đốt ngón tay của L2.Một đao chém rụng, Phảng Chế Đường Đao chém lên người của L2, đúng là bão tố gặp hỏa tinh, không cách nào chém đứt đốt ngón tay.L2 phất tay vỗ một cái, đánh về phía Nhạc Trọng.L2 khẽ động, Nhạc Trọng vừa sải bước ra đã tới trước người của L2, phát động kỹ năng ma viêm, trong tay phải của hắn có một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm hiện ra.Một chiêu của Nhạc Trọng chém lên đùi của L2, ma diễm màu đỏ hồng lúc này thiêu đốt đùi của L2, chợt điên cuồng thiêu đốt ra một cái động khổng lồ.Nhạc Trọng vòng quanh đùi của L2 một vòng, đùi của L2 chợt bị ma diễm cắt ra thành hai đoạn.Con L2 cũng mất đi cân đối, trùng trùng điệp điệp ngã nhào trên đất.Nhạc Trọng lúc này đi lên phía trước một bước, một cước dẫm nát đầu của L2, ma diễm đỏ thẫm của hắn thiêu đốt đầu lâu của L2 thành tro bụi.Đầu L2 vừa chết, một đoàn linh quang lớn chui vào trong cơ thể của Nhạc Trọng.

Mà bên ngoài thi thể của L2 có một cuốn sách kỹ năng và một hộp báu màu xanh bay ra ngoài.Nhạc Trọng nhanh chóng đem sách kỹ năng và hộp báu màu xanh thu vào trong ba lô của mình.Tiêu diệt L2, Nhạc Trọng tức giận đưa mắt nhìn qua tiểu đội trưởng Tiếu Minh có đội viên bỏ chạy kia.Lúc này đội viên vứt bỏ súng ống bỏ chạy của Tiếu Minh cũng đã bị đội viên lệ thuộc vào Nhạc Trọng bắt quay trở lại trước người của hắn,.Một gã đội viên của Tiếu Minh nhìn thấy Nhạc Trọng, vẻ mặt sợ hãi quỳ trên mặt đất cần khẩn Nhạc Trọng:- Thực xin lỗi!

Nhạc đội!

Tha tôi một mạng a!

Tôi sau này nhất định sẽ anh dũng giết địch! !

Thỉnh cho phép tôi lấy công chuộc tội!- Nhạc đội! !

Tha cho chúng tôi lần này đi!

Chúng tôi sau này nhất định sẽ không tái phạm!- Cầu ngài tha cho chúng tôi một mạng đi!

Quái vật kia quá mạnh mẽ, chúng ta căn bản không phải đối thủ.

Ở lại nơi đó cũng chỉ chịu chết mà thôi."..."

Đội viên bỏ chạy của Tiếu Minh lúc hoảng hốt đau khổ cần xin Nhạc Trọng tha mạng.Tiếu Minh có chút hận nhìn qua những đội viên bỏ chạy lúc này, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc đội, nếu không thì cho bọn họ cơ hội nữa đi.Nhạc Trọng nhìn qua tám gã đội viên của Tiếu Minh và lạnh lùng nói:- Cho dù các người có lý do gì đều phạm tội chạy trốn trên chiến trường.

Toàn bộ xử bắn tại chỗ!Tiếu Minh nhịn không được khuyên:- Nhạc đội!

Bồi dưỡng một đội viên cũng không phải chuyện dễ dàng a!Nếu như tám gã đội viên này của Tiếu Minh bị xử bắn, tiểu đội của hắn thoáng đã mất đi sức chiến đấu.

Tuy tám gã đội viên lâm trận bỏ chạy đều là nam tử tráng niên, hơn nữa đối với súng ống cũng có hiểu biết.

Nếu như lại chiêu mộ người mới, bắt đầu huấn luyện cũng phiền toái, muốn hình thành sức chiến đấu cần có thời gian.Nhạc Trọng nhìn Tiếu Minh, lạnh lùng nói:- Quân pháp vô tình.

Nếu như không cách nào chấp hành nghiêm quân pháp, sau này cần quân pháp làm gì?

Động thủ!Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì đội viên lệ thuộc Nhạc Trọng trực tiếp đem súng đặt lên đầu của những người bỏ trốn và bóp cò.Nương theo tám tiếng súng vang lên, đội viên bỏ chạy của Tiếu Minh lúc này bị xử bắn tại chỗ.Nhìn qua một màn này Tiếu Minh có chút không đành lòng quay đầu đi.

Các đội viên chung quanh nhìn thấy một màn này thì rùng mình, cũng có nhận thức thật sâu với quân pháp.Nhạc Trọng nhìn qua Tiếu Minh thản nhiên nói:- Tiếu Minh chỉ huy bất lợi.

Xóa bỏ chức đội trưởng tiểu đội năm.

Toàn bộ tiểu đội năm quy về tiểu đội hai.

Bản thân Tiếu Minh bị giáng xuống biên chế đội viên dự bị.Vừa rồi Tiếu Minh phát hiện đầu L2 không thể địch lại thì nên hạ lệnh lui lại, hắn không có hạ lệnh lui lại đây cũng là một sai lầm không thể tha thứ.Nhưng mà bản thân Tiếu Minh cũng là một chiến sĩ hợp cách, hắn huấn luyện khắc khổ nhất, có được thiên phú xạ kích mạnh nhất.

Trước mắt đã có thể cách xa trăm mét bắn trúng hồng tâm bảy tám lần.Trong lòng của Tiếu Minh có chút thất lạc, gật đầu đáp:- Vâng!Nhạc Trọng nhìn qua Tiếu Minh nói:- Đi tới tiểu đội hai đưa tin, thanh lý tang thi.- Vâng!Tiếu Minh d,own,loa d.

PRC mới- -n,h,ấ t t ại k k,t.ru.y en.com ứng một tiếng, chợt dẫn người đi tới chỗ tiểu đội hai đang chiến đấu.Sau khi Kỷ Thanh Vũ thì tiểu đội hai lại do đại cẩu tử quản lý.

Trong tay Nhạc Trọng cũng không có quá nhiều người tín nhiệm để lựa chọn.Chủ lực của tang thi bị tiêu diệt, trong trấn chỉ còn lại tang thi vụn vặt cho nên không cách nào ngăn cản được tiểu đội tiêu diệt.Một đội viên của tiểu đội Lưu Diễm lúc này chạy tới trước người Nhạc Trọng báo cáo:- Nhạc đội!

Phát hiện người sống sót!

Đối phương muốn gặp ngài!Nhạc Trọng hỏi:- Đó là người nào?Tên đội viên kia nói:- Đối phương tự xưng là trưởng trấn Thạch Mã Trấn.Nhạc Trọng nhìn qua đội viên kia nói ra:- Mang theo tôi đi nhìn một chút.Được tên chiến sĩ dẫn dắt, Nhạc Trọng đi vào một trang viên rộng rãi.Chỉ thấy trong trang viên kia có bảy tên người sống sót bị bốn gã chiến sĩ đang giám thị.Một gã bụng phệ giống như hoài thai mười hai tháng hét lên.- Tôi muốn gặp lãnh đạo của các người.Những chiến sĩ kia lạnh lùng nhìn qua bảy người này.- Ai muốn gặp tôi?Nhạc Trọng đi đến trước người Ngụy Thành vả thản nhiên nói ra.Ngụy Thành chỉ vào một nam tử trẻ tuổi tràn ngập ngạo khí nói:- Tôi là trưởng trấn Thạch Mã Trấn Ngụy Thành.

Vị này chính là con của Tiền bí thư thánh phố Lũng Hãi, chỉ cần các người có thể hộ tống chúng tôi tới căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hãi thì Tiền bí thư nhất định không quên ơn này của các người.Nhạc Trọng nhìn qua tên nam tử trẻ tuổi kia.Chỉ thấy tên nam tử trẻ tuổi kia vẻ mặt ngạo khí, trong ngực ôm hai nữ nhân xinh đẹp chừng hai mươi tuổi, mặc dù có bốn gã chiến sĩ cầm súng vây quanh nhưng hăn vẫn cao ngạo nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Anh chính là thủ lĩnh của chi đội ngũ này?

Tôi là Tiền Dịch Minh!

Anh chỉ cần hộ tống tôi tới căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hãi thì cha của tôi nhất định sẽ cho anh làm đại quan.- Bao cỏ!Nhìn qua Tiền Dịch Minh đầy ngạo khí kia, hai chữ này hiện ra trong đầu của Nhạc Trọng.Đúng lúc này hai gã chiến sĩ lại áp giải bốn nữ nhân xinh xao vàng vọt quần áo tả tơi đi tới, lớn nhỏ không đều.

Chương 116: Cỏ cứu mạngChỉnh sửa : kktruyen.comLưu Diễm nhìn qua một nữ nhân lớn lên hơi xinh đẹp, nói:- Đây chính là thủ lĩnh Nhạc đội của chúng tôi!

Cô có lời gì có thể nói với Nhạc đội.Nữ nhân lớn lên hơi xinh đẹp kia nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt chảy ra hai hàng nước mắt, thoáng chốt quỳ gối trước người Nhạc Trọng và nhìn qua Tiền Dịch Minh rồi khóc lóc kể lể với Nhạc Trọng:- Nhạc đội đại nhân!

Van cầu ngài giúp tôi giết cặn bã này!Tiền Dịch Minh nhìn qua nữ nhân quỳ gối trước mặt của Nhạc Trọng, trong mắt hung quang lóe lên, lớn tiếng quát lớn:- Cô câm miệng!

Còn dám lắm miệng thì coi chừng tôi giết cô đấy!Bị Tiền Dịch Minh quát lớn, thân thể nữ nhân kia run lên, lôi kéo một nữ hài xinh xắn lớn nhỏ như Diêu Diêu đi tới bên người, nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Nhạc đội, tên cặn bã này chẳng những cưỡng gian tôi, còn cưỡng gian người khác và em gái của tôi.

Cầu ngài giúp tôi làm chủ!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy nữ hài giống như Diêu Diêu, vẻ mặt chết lặng cùng sợ hãi, trong mắt hiện ra một tia tức giận nhìn qua Tiền Dịch Minh, trong mắt tràn ngập sát cơ.Tiền Dịch Minh nhìn thấy Nhạc Trọng nhìn qua hắn thì sợ hãi lớn tiếng kêu lên:- Chỉ là chơi mấy nữ nhân thôi.

Anh làm gì nhìn tôi?

Chẳng lẽ anh thật muốn giết tôi?

Cha tôi chính là Tiền bí thư của thành phố Lũng Hãi.

Anh dám động tới sợi lông của tôi thì cha của tôi sẽ không buông tha cho anh!

Nếu anh đưa tôi tới căn cứ thành phố Lũng Hãi, anh muốn bao nhiêu nữ nhân tôi cũng đưa cho anhHàn quang trong mắt Nhạc Trọng hiện ra, trực tiếp rút một khẩu súng chỉa vào đầu lâu của Tiền Dịch Minh và bóp cò.Phanh một tiếng súng vang lên, mi tâm của Tiền Dịch Minh xuất hiện một cái lỗ máu, trong mắt của hắn tràn ngập kinh hãi cùng không tin, vô lực té trên mặt đất.- Còn có ai đụng tới em gái của cô!Sát cơ trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, nhìn qua đám người sống sót còn lại.Cừu hận tràn ngập trong mắt của nữ nhân này, một ngón tay chỉ qua những tên còn sống sót kia oán hận nói:- Bọn chúng!

Những tên cặn bã này toàn bộ đều có phần.Ngụy Thành bị dọa ngây ngốc quỳ trước người Nhạc Trọng và đau khổ cầu khẩn.- Nhạc đội! !

Đừng giết tôi! !

Đều là Tiền Dịch Minh bức tôi! !

Nếu như tôi không chơi nữ nhân kia, hắn không cho tôi ăn!

Tôi bị bức mà thôi.Nhìn thấy con bí thư thành phố Lũng Hãi thì Nhạc Trọng nói giết là giết, át chủ bài của Ngụy Thành mất hết, không dám lại bài ra cái giá đỡ gì cả, quỳ gối trước người Nhạc Trọng, đem toàn bộ tội của mình đẩy qua người một người chết.- Nhạc đội! !

Đừng giết tôi!

Tôi cũng bị Tiền Dịch Minh bức!- Nhạc đội!

Tha mạng cho tôi đi!Mấy nam nhân còn sống sót nhìn qua Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn.Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Xử bắn tại chỗ!Đội viên lệ thuộc Nhạc Trọng lúc này trực tiếp đè mấy tên nam nhân kia xuống đất, dùng súng trường chỉa vào đầu của đám người này và bóp cò.Nương theo bốn âm thanh súng nổ vang lên, bốn tên người sống sót bị Nhạc Trọng xử bắn tại chỗ.- Đừng giết tôi!

Chuyện gì tôi cũng nguyện ý làm!

Cái gì tôi cũng nguyện ý làm.Hai nữ nhân xinh đẹp đi bên người Tiền Dịch Minh lúc này quỳ gối trước người của Nhạc Trọng và cầu khẩn.

Một nữ nhân bên người của Tiền Dịch Minh bây giờ bị dọa sợ tới mức không thể khống chế, chất lỏng màu vàng từ đùi chảy xuống.

Hai người các nàng đi theo bên người Tiền Dịch Minh, thấy Tiền Dịch Minh làm nhiều chuyện ác, nhưng mà nhiều người như vậy bị bắn trước mặt các nàng thì sợ muốn điên rồi.

Vừa nghĩ tới tương lai của mình thì sợ hãi không thôi.Nhạc Trọng nhìn qua hai nữ nhân này, phất phất tay nhìn qua đội viên bên cạnh, nói:- Mang các nàng xuống dưới!Tuy hai nữ nhân này xinh đẹp, nhưng mà so ra còn kém xa hai tiểu loli Lộ Văn cùng Quách Vũ.

Hơn nữa càng không có khí chất phong tình như đại minh tinh Ngọc Thanh.

Nhạc Trọng hoàn toàn không có hứng thú với các nàng.Tên đội viên nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì chợt mang theo hai nữ nhân này và rời đi.- Cảm ơn!Nữ nhân cầu xin Nhạc Trọng giết Tiền Dịch Minh kia nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ một tiếng, lôi kéo em gái của mình quay người rời đi.Thời điểm nữ nhân vừa đi không xa, đột nhiên quay người lại đi tới bên người Nhạc Trọng nói:- Nhạc đội.

Tôi có tình báo muốn nói cho ngài nghe.Nhạc Trọng quay đầu nhìn nữ nhân kia nói:- Tình báo gì?Nữ nhân kia nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Tôi phát hiện một loại thực vật có hiệu quả chữa thương thần dị.

Xin ngài đi theo tôi!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào nữ nhân kia một hồi lâu, mở miệng hỏi:- Cô tên là gì?Nữ nhân kia nói ra:- Tôi là Trương Nghi!Nhạc Trọng ra lệnh:- Dẫn đường!Không lâu sau cả cả thị trấn rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.

Hắn cũng không sợ Trương Nghi chơi bịp bợm gì.Trương Nghi không nói thêm gì, yên lặng mang theo Nhạc Trọng đi vào trong trấn.Sau bảy tám lần quẹo thì Trương Nghi mang theo Nhạc Trọng đi vào một chỗ biên giới của Thạch Mã Trấn.Trương Nghi chỉ vào một đoán hoa nhỏ màu vàng trên khô lâu, lá cây có bốn múi và nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Chính là loại thực vật này.

Tôi đã từng nhìn thấy hai con khỉ chém giết nhau, trong đó có một con sau khi thắng lợi thì bị bể bụng, toàn thân là tổn thương, nó ăn một đóa hoa của thực vật này, sau đó nhổ ra một bãi chất lỏng bôi lên vết thương, thập phần thần kỳ là miệng vết thương của con khỉ kia không lâu đã lành lại.Nhạc Trọng nhìn kỹ lại, chỉ thấy đóa hoa nhỏ này đang mọc trên một thi thể chỉ còn lại xương cốt, không có có bao nhiêu thịt thối trên thi thể, bảy tám rễ của đóa hoa này đang cắm rễ trên đó.Trương Nghi nhìn Nhạc Trọng và cắn răng một cái, dùng hàm răng cắn nát tay ngón tay của mình, sau đó ngắt đóa hoa trên khô lâu kia bỏ vào trong miệng nhai nát, chất lỏng thì bôi trên ngón tay, hơn nữa nàng đem ngón tay bị cắn nát đưa tới trước mặt Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn kỹ, chỉ thấy ngón tay của Trương Nghi bị cắn nát nhanh chóng hợp lại với nhau, tốc độ khép lại vượt xa các loại dược vật khác.Nhạc Trọng nhìn Trương Nghi, vẻ mặt nghiêm nghị nói:- Làm tốt lắm!

Tôi sẽ cho cô và em gái của cô được vào biên chế đội viên chính thức.

Chỉ cần không trái với quy củ mà tôi chế định, sau này hai chị em các cô sẽ sống trong phạm vi thế lực của tôi, được tôi bảo hộ.

Ai cũng không thể khi dễ các người.

Nhưng mà loại thực vật này là cơ mật cao nhất, nếu như cô nói ra nửa câu, tôi sẽ không khách khí với cô và em gái của cô, hiểu chứ?Trong nội tâm Trương Nghi buông lỏng, một khối đá lớn đã buông xuống đất, nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ nói:- Đa tạ Nhạc đội!Trương Nghi đem bí mật này nói cho Nhạc Trọng trừ tỏ vẻ cảm kích Nhạc Trọng thì còn có một chút tâm tư.

Nàng muốn được hoạt động download ebook mới nhất tại kktruyen.com tốt trong thế lực của Nhạc Trọng.

Trong tận thế thì loại thực vật thần ký này không có bao nhiêu tác dụng với nàng cả, nhưng mà với thủ lĩnh một thế lực cực kỳ trọng yếu đấy.Nhạc Trọng nhìn qua bốn tên đội viên lệ thuộc mình, Quách Vũ, Lộ Văn nói ra: Chương 117: Lưỡi câu rắnChỉnh sửa : kktruyen.com- Chuyện về thực vật này các người không ai được nói tới nửa câu.- Vâng!Bốn gã đội viên lệ thuộc Nhạc Trọng đều nghiêm nghị đáp.Nhạc Trọng nhìn qua Quách Vũ nói ra:- Vũ nhi!

Loại hoa này gọi là hoa cứu mạng.

Sau khi thu phục trấn này, cô dẫn người đi thu thập tin tức về hoa cứu mạng này, sau đó báo cáo với tôi.Quách Vũ nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười ngọt ngào và nói:- Vâng!

Chủ nhân!Lúc này Lộ Văn nhìn qua Nhạc Trọng cùng Quách Vũ thân mật như vậy, gương mặt nhỏ nhắn nhíu lại.Mãi cho đến buổi tối, tang thi lẻ tẻ đi bên ngoài Thạch Mã Trấn cũng bị thanh lý toàn bộ.Trong quá trình thu phục Thạch Mã Trấn thì Nhạc Trọng tổng cộng tìm được hai trăm mười người sống sót, nhân khẩu được bổ sung thêm lần nữa, thế lực của Nhạc Trọng thoáng cái biến thành thế lực hơn năm trăm người sống sót.

Không ít người sống sót khi Nhạc Trọng tìm được thì bị đói không còn hình người.Trải qua một trận chiến thu phục Thạch Mã Trấn, tất cả tiểu đội của Nhạc Trọng đều trải qua tôi luyện trong chiến đấu, đang lột xác thành tinh nhuệ.Ban đêm, Nhạc Trọng tắm rửa xong thì đi kiểm kê thu hoạch ngày hôm nay.Sau khi Nhạc Trọng thu được hệ thống thần ma khi thanh lý tang thi hôm nay đều gom lại, sau đó tiến hành phân phối.Một trận chiến thu phục Thạch Mã Trấn làm Nhạc Trọng thu hoạch sáu bản sách kỹ năng, ba mươi hộp báu màu trắng, một hộp báu màu xanh.Sáu bản sách kỹ năng theo thứ tự là sách kỹ năng cấp một Hỏa Cầu Thuật, sách kỹ năng cấp một gia tốc ba quyển, một bản sách kỹ năng cấp hai sở trường ngôn ngữ, một bản kỹ năng cấp ba thao túng trọng lực.- Kỹ năng gia tốc cấp một: sử dụng kỹ năng này cần tiêu hao 5 điểm thể lực.

Khiến cho người sử dụng kỹ năng có thể trong 30 giây đạt được mười điểm nhanh nhẹn.- Sách kỹ năng cấp hai sở trường ngôn ngữ: bản kỹ năng này là kỹ năng bị động, sau khi học tập kỹ năng này có thể tự động thông hiểu ngôn ngữ ba nước, cũng thuần thục nắm giữ văn tự đế quốc.- Kỹ năng cấp ba thao túng trọng lực: đây là kỹ năng chủ động, sử dụng kỹ năng này có thể phóng thích trọng lực thay đổi trong phạm vai hai trăm mét hoặc mười mét với một mục tiêu.

Trọng lực áp xuống mục tiêu sẽ được quyết định bởi tinh thần lực, cường độ thân thể, lực lượng, sức sống, thể lực của người sử dụng.

Sau khi phóng thích kỹ năng cần tiêu hao 10 điểm thể lực, 10 điểm tinh thần lực, pháp thuật duy trì một giây cần tiêu hao một điểm tinh thần lực, một điểm thể lực.Nhạc Trọng nhìn qua bản sách kỹ năng cấp ba thao túng trọng lực trên người L2 tuôn ra, trầm tư một hồi, hắn thu quyển sách kỹ năng này vào trong không gian giới chỉ.Nhạc Trọng cầm bản sách sở trường ngôn ngữ lên và niệm sử dụng, bản sách kỹ năng này hóa thành khói bay vào trong thức hải của Nhạc Trọng.- Xin hỏi ngài muốn thông hiểu ba ngôn ngữ quốc gia nào?Bản sách kỹ năng vừa chui vào trong mi tâm của Nhạc Trọng thì chợt có âm thanh xuất hiện trong óc của Nhạc Trọng.- Tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Nhật!Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, một tia linh quang từ trong thức hải của hắn đan vào nhau, ngưng tụ thành một phù văn huyền ảo.Phù văn vừa mới hình thành, Nhạc Trọng cũng cảm giác trong óc có nhiều tri thức hiện ra, phải thật lâu mới ngừng lại.Xoa xoa đầu, Nhạc Trọng bắt đầu mở hộp báu, mở hộp báu màu trắng trước.

Rất nhanh ba mươi hộp báu màu trắng đã mở ra.Trong ba mươi hộp báu màu trắng mở ra thì có bốn thanh Phảng Chế Đường Đao, một đôi giày cường hóa, một đôi bao tay lực lượng.

Trừ mấy thứ này ra thì rỗng tuếch.Nhạc Trọng nhìn qua trang bị của ba mươi hộp báu màu trắng nói thầm:- Mở hộp báu màu trắng cần vận khí thật tốt!

Cũng may thu hoạch bốn thanh Phảng Chế Đường Đao cũng xem như rất tốt.Nhạc Trọng cuối cùng mở hộp báu màu xanh kia, một đạo ánh sáng màu xanh chớp động, một đôi ủng da màu xanh nhạt có hào quang kim loại chớp động hiện ra ngoài.- Vật phẩm cấp ba giày da cao tốc: sau khi trang bị nhanh nhẹn +10.- Bảo bối tốt!Nhạc Trọng nhìn qua đôi giày da màu xanh này thì cao hứng, hắn sau khi mang đôi giày này vào thì tương đương với môt kỹ năng cao tốc.Một kiện trang bị tốt có thể tăng cường thực lực của người sử dụng, điểm này Nhạc Trọng thập phần tinh tường.Sau khi bỏ toàn bộ trang bị vào trong túi, Nhạc Trọng lúc này mới ôm lấy Quách Vũ đang nằm ngủ mà ngủ say.Ngày hôm sau, Nhạc Trọng lúc này tiếp tục phái người đi thanh lý tang thi trong Thạch Mã Trấn, lúc này lại cho Trì Dương dẫn người sống sót từ Trường Quang Thôn tới đây.Từng chiếc xe bốc xếp được chuyển tới, người sống sót của Trường Quang Thôn bắt đầu tiến vào Thạch Mã Trấn.Bản thân Nhạc Trọng thì mang theo vài tên thủ hạ đi tới con sông Lôi Giang gần Thạch Mã Trấn, dùng tất cả gà sống cắt một miệng vết thương làm mồi câu rắn nước biến dị.- Không có sao?Cả ngày này Nhạc Trọng chạy đi vòng quanh hai nhánh sông gần thành phố Lôi Giang này nhưng không câu được con rắn nước nào, trong nội tâm hơi có chút downl,o-a.d PR C mớ i n.hất t ại kk,tru y e,n.c,om thất vọng.Thời điểm Nhạc Trọng vừa thu dây thừng lại muốn dẫn người rời đi.

Đột nhiên nước sông bình tĩnh lúc này có một con rắn nước biến dị lao lên táp về phía con gà tron tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đại hỉ, vừa thu dây thừng kéo con gà sống lên bờ.Con rắn nước biến dị kia vì đuổi theo con mồi cho nên cũng lao lên bờ, đong đưa thân thể to lớn truy đuổi con gà.Đợi cho con rắn biến dị kia tới bờ chừng trăm mét thì Nhạc Trọng liền nhìn qua Quách Vũ, Lộ Văn nói ra:- Động thủ!Quách Vũ cùng Lộ Văn hai nữ lập tức phát động kỹ năng của bọn họ, hai người bọn họ lập tức lâm vào trạng thái ngâm xướng, một băng ma pháp trận, hỏa diễm ma pháp trận bắt đầu xuất hiện.Nhạc Trọng thì cầm lấy súng trường 81 lao tới, không ngừng bắn tỉa vào con rắn biến dị kia bắn tới.Viên đạn súng trường bắn lên trên da của con rắn thì không ngừng dội ngược, nhưng mà lực trùng kích của đạn làm cho con rắn đau đớn không thôi.Con rắn nước biến dị bị đả kích như vậy, nhất thời giận dữ.

Nó chính là bá chủ phiến thủy vực này, hôm nay bị người ta khiêu khích tự nhiên giận không kềm được, vặn vẹo thân thể rắn cực lớn nhào đầu qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vừa cầm súng trường 81 kích thích con rắn nước biến dị kia, hắn lúc này không ngừng chớp động chạy ra xa dẫn theo con rắn nước rời xa người Quách Vũ, Lộ Văn hai người.Con rắn nước kia tốc độ thật nhanh, rất nhanh đuổi theo Nhạc Trọng.Nhưng vào lúc này Quách Vũ cùng Lộ Văn hai nữ ngâm xướng ma pháp đã thành hình, một đoàn hỏa cầu cùng một băng trùy từ trong hai ma pháp trận bay ra, trùng trùng điệp điệp nện lên người của con rắn biến dị.Uy lực của ma pháp cực lớn, mặc dù chỉ là hai ma pháp nhất cấp nhưng mà có thể oanh một lỗ máu nhỏ trên cơ thể của con rắn biến dị kia.Con rắn biến dị kia lúc này phát ra âm thanh gào thét, quay đầu nhìn qua phía Quách Vũ cùng Lộ Văn, trong mắt của nó tràn ngập thần sắc tức giận, nó vặn vẹo thân thể lao thẳng về phía Lộ Văn cùng Quách Vũ hai người.

Chương 118: Thanh Vũ ƯngChỉnh sửa : kktruyen.com- Cường hóa một điểm nhanh nhẹn, một điểm thể lực!Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn, lúc nhặt sinh tồn tệ và sách kỹ năng từ con rắn nước biến dị tuôn ra.- Kỹ năng cấp ba phục tùng thuật: đây là kỹ năng chủ động của hệ kỵ sĩ.

Chức nghiệp giả chuyển chức hệ kỵ sĩ không bị số lượng kỹ năng hạn chế, có thể học tập kỹ năng này.

Thời điểm không dựa vào bất kỳ vũ khí nào và dựa vào lực lượng bản thân đánh bại sinh vật không có trí tuệ, phát động kỹ năng này thì nhất định thu phục được đối phương.

Phát động kỹ năng này cần tiêu hao 10 điểm thể lực, 10 điểm tinh thần lực.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, trực tiếp học kỹ năng cấp ba này.Làm xong tất cả thì Nhạc Trọng phá vỡ thân thể rắn nước biến dị, lúc này lục lọi trong thân thể của con rắn biến dị.- Coi chừng!

Ca ca ( chủ nhân )!Thời điểm Nhạc Trọng tìm kiếm viên châu màu đỏ trong người của con rắn biến dị, đột nhiên bên tai truyền tới âm thanh lo lắng của Quách Vũ cùng Lộ Văn la lên.Trong nội tâm Nhạc Trọng rùng mình, một loại dự cảm không hiểu xông lên đầu của hắn, hắn lập tức phát động kỹ năng Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, lúc này bạch cốt hóa thành một đạo quang mang biến thành côt khải bao phủ thân thể của hắn.Ở trên bầu trời, một con quái điêu không lồ dài chừng ba mươi mét, toàn thân có được lông vũ bóng loáng như kim loại từ trên không trung lao xuống chỗ của Nhạc Trọng, móng vuốt và trảo cực lớn hiện ra, một trảo đâm vào trong thân thể của con rắn nước, một trảo này trực tiếp đâm thủng cốt khải trên thân Nhạc Trọng và áo giáp da rắn nước biến dị, đâm xuyên qua phòng hộ phục cấp ba và xuyên thủng ngực phải Nhạc Trọng, mang thân thể của hăn và con rắn nước biến dị bay lên cao cao.Nhạc Trọng cảm giác được ngực của mình đau đớn kịch liệt, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi.- Bốn mươi sáu cấp biến dị Thanh Vũ Ưng.

Là dị thú biến dị dùng tốc độ mà nổi danh.Nhạc Trọng chỉ nhìn thấy một ít tin tình báo này, đã bị con Thanh Vũ Ưng bắt lại, bay thẳng lên bầu trời- Ca ca ( chủ nhân )!Quách Vũ cùng Lộ Văn nhìn thấy Nhạc Trọng bị con Thanh Vũ Ưng biến dị bắt đi thì trong miệng vang lên âm thanh lo lắng, nhưng mà các nàng vô lực cứu Nhạc Trọng.Thanh Vũ Ưng bắt lấy Nhạc Trọng và vỗ cánh nhanh chóng bay lên bầu tời cao.Nhạc Trọng cảm thụ được tiếng gió chói tai, cố nén thân thể bị đâm thủng, nắm chặt lấy thi thể con rắn nước biến dị, không dám có nửa điểm dị động.

Một khi con Thanh Vũ Ưng đưa hắn từ trên cao ném xuống thì ở độ cao mấy trăm thước này, cho dù Nhạc Trọng nhiều lần trải qua cường hóa cũng phải chết không thể nghi ngờ.Thanh Vũ Ưng cầm lấy Nhạc Trọng và thi thể của con rắn nước bay qua một ngọn núi lớn cao bôn trăm mét sau lưng Thạch Mã Trấn, bay tới một tổ chim lớn phía trên vách đá, đem con rắn nước biến dị và Nhạc Trọng cùng nhét vào trong tổ chim kia.Ở trong tổ chim khắp nơi đều là xương cốt và thi thể của các loại thú, trong đó còn có thi thể năm con rắn nước biến dị chưa có hư thối cùng một con tiểu ưng lông xanh còn chưa trưởng thành.- Hai mươi sáu cấp biến dị Thanh Vũ Ưng ấu điểu.Nhạc Trọng nhìn qua con ưng nhỏ kia, một tin tức chui vào trong đầu của hắn.Thanh Vũ Ưng bay ra tới trên không tổ chim, buông móng vuốt Nhạc Trọng cùng con rắn nước biến dị kia thả vào trong tổ chim, lần nữa vỗ cánh bay về phương xa.Thanh Vũ Ưng là biến dị thú cao cấp cho nên mỗi ngày cần rất nhiều thức ăn, bởi vậy nó phải đi bắt con mồi liên tục chuẩn bị các tình huống.Từ giữa không trung rơi xuống, Nhạc Trọng cùng thi thể con rắn nước biến dị trùng trùng điệp điệp rơi xuông.

Miêng vết thương bị Thanh Vũ Ưng xuyên thủng truyền ra đau đớn vô cùng kịch liệt, máu tươi không ngừng chảy ra, cảm giác đau đớn làm cho hắn muốn ngất đi.Nhạc Trọng nhanh chóng từ trong không gian giới chỉ lấy ra cọng cỏ cứu mạng, miệng lớn nhấm nuốt một hồi sau đó nhổ ra một bãi chất lỏng phun vào miệng vết thương.Làm xong tất cả, Nhạc Trọng cũng bất chấp cái gì, hắn đem viên châu màu đỏ trong thi thể của con rắn biến dị vừa mới lấy ra một ngụm nuốt viên chuâ màu đỏ này vào miệng.Viên châu màu đỏ vừa vào trong bụng của Nhạc Trọng thì chợt hóa thành nhiệt lưu chạy khắp thân thể của hắn.- Ngài đạt được cường hóa sức sống +7, cường độ +1.Sau khi nhiệt lưu biến mất, trong thức hải của Nhạc Trọng vang lên âm thanh nhắc nhở.- Hiệu quả yếu bớt sao?Nhạc Trọng khẽ chau mày, trong lòng thầm suy nghĩ.Đúng lúc này con Thanh Vũ Ưng ấu điểu kia lung la lung lay đi tới, nhìn qua thi thể rắn nước biến dị và Nhạc Trọng, quang mang trong mắt chớp động, nó dùng cái mỏ d ow nl-oa,d.

PR C m,ới -nhất t.ạ i kkt ruy-e-n.c om có thể đâm thủng sắt thép mổ vào Nhạc Trọng.- Hỗn đản!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, thân hình lóe lên né qua một mổ tất sát của Thanh Vũ Ưng ấu điểu.Thanh Vũ Ưng ấu điểu lúc này mổ trúng người của con rắn nước biến dị, dễ dàng xuyên thủng da rắn nước biến dị ngay cả đạn súng trường cũng không xuyên thủng được.Nhạc Trọng nhìn qua biểu hiện của Thanh Vũ Ưng ấu điểu thì hít một hơi lãnh kí, trực tiếp tiến tới gần Thanh Vũ Ưng ấu điểu.Con Thanh Vũ Ưng ấu điểu giương một cánh ra cũng gần năm mét rồi, Nhạc Trọng chớp động mấy cái đã nhảy lên lưng của Thanh Vũ Ưng ấu điểu, thân thể bên phải của áo giáp bạch cốt có một gai xương kéo dài khóa Thanh Vũ Ưng lại, bản thân của hắn huy động nắm đám trái và nắm đấm phải đánh lên đầu lâu của Thanh Vũ Ưng ấu điểu.Sau khi Nhạc Trọng trải qua cường hóa cho nên lực lượng của hắn vượt qua người bình thường, Thanh Vũ Ưng ấu điểu lập tức bị đánh choáng váng hoa mứt, nó không ngừng phê phẩy cánh chưa trưởng thành giãy dụa.Thời điểm con chim non này giãu dụa, Nhạc Trọng cưỡi trên người của nó cũng cảm giác được chấn động và lay động kịch liệt, miệng vêt thương còn chưa khép lại đã chảy ra, máu tươi chảy ra ngoài.- Đáng chết!

Không được thì giết chết nó.Nhạc Trọng cưỡi lên thân của con chim non, lúc này không ngừng đánh vào não bộ của con chim non, lúc này trong lòng dâng lên sát khí ti tí, mỗi một quyền hắn đánh vào thân com chim, bởi vì thân thể của hắn chân động cho nên vêt thương ở ngực đau đớn không thôi.

Nếu không phải hắn muốn thu phục con chim non này, đã sớm móc gai độc ra bắn nát đầu con chim rồi.Thời điểm Nhạc Trọng chuẩn bị móc súng ra giết con chim non, mỗi một quyền của hắn đánh lên đầu của con chim rốt cục nện chim non té xuống, vô lực té trên mặt đất.Nhìn thấy con chim non té xuống, Nhạc Trọng lúc này mới buông lỏng một hơi, hắn nhảy xuống thân thể của con chim, lúc này phát động kỹ năng phục tùng con chim non này.Chỉ thấy một đạo thanh sắc quang mang từ trong mi tâm của Nhạc Trọng bắn vào đầu lâu của con chim non kia và ngung tụ một đạo phù văn màu xanh.Phù văn màu xanh này vừa hiện ra, con ấu điều kia không ngừng giãy dụa, đồng thời mở hai mắt ra nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.- Thất bại sao?Nhìn qua ấu điểu không ngừng giãy dục, trong lòng Nhạc Trọng căng thẳng, tay vừa lộn, gai độc lúc này hiện ra trên tay trái của hắn.

Chương 119: Phục tùng Tiểu ThanhChỉnh sửa : kktruyen.comPhù văn màu xanh rơi vào mi tâm của Thanh Vũ Ưng ấu điểu chớp động vài cái, Thanh Vũ Ưng ấu điểu nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Nhạc Trọng và từ hung ác biến thành nhu hòa.

Cuối cùng nhất là phù văn màu xanh chui vào trong óc của Thanh Vũ Ưng, biến mất không thấy gì nữa, ánh mắt con ấu điểu nhìn qua Nhạc Trọng cũng hoàn toàn biến thành thần phục.Sau khi phù văn mau xanh chuio vào mi tâm của Thanh Vũ Ưng ấu điểu, Nhạc Trọng thử thăm dò ấu điểu cho nên ra lệnh:- Tránh ra!Sinh vật sau khi thi pháp thành công sẽ nhận người thi thuật làm chủ nhân.

Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì ấu điểu thuận theo tránh qua một bên.Nhạc Trọng lúc này mới buông lỏng một hơi.

Thời điểm hắn vừa buông lỏng thì có thể cảm giác được ngực phải của hắn nóng rực và vô cùng đau đớn, mặc dù có cỏ cứu mạng ức chế thì máu vẫn thỉnh thoảng chảy ra ngoài.

Vừa rồi hắn cùng vơi ẩu điểu kia đánh nhau thì động tác quá mạnh làm cho vết thương rách ra, làm cho thương thế chuyển biến xấu hơn.Nhạc Trọng lần nữa cắn răng nuốt một viên thuốc giảm đau trong trữ vật giới chỉ, sau đó lấy cỏ cứu mạng ra nhai nát, nhổ ra, đem nước bôi lên vết thương của mình.Làm xong mọi chuyện thì Nhạc Trọng quay đầu đi qua thi thể của mấy con rắn nước đang hư thối, cố nén buồn nôn, từ trong âầu của mấy con rắn nước này lấy ra một viên châu màu đỏ thẫm ra ngoài.Nhạc Trọng đem một chai nước khoáng trong trữ vật giới chỉ ra rửa sạch huyết tinh dính trên đó, đem chúng nuốt toàn bộ vào trong bụng.Sau khi ăn xong năm khỏa huyết tinh thì trong bụng của hắn có nhiệt lưu cuồn cuộn chảy trong thân thể của Nhạc Trọng, cường hóa thân thể của Nhạc Trọng.- Ngài nhận được 18 điểm sức sống, 3 điểm cường độ.Nhiệt lưu vừa biến mất thì trong thức hải của Nhạc Trọng truyền ra âm thanh nhắc nhở dễ nghe.Tiếng nhắc nhở vừa dứt thì miệng vết thương trên ngực phải của Nhạc Trọng hiện tại chợt có cảm giác tê ngứa, vết thương của hắn được cổ cứu mạng và thể chất khôi phục mạnh mẽ làm khép lại nhanh chóng.Nhạc Trọng chọn một nơi cỏ sạch ngồi xuống, miệng lớn thở gấp, một bên tự hỏi hành động kế tiếp.- Nơi này không thể ở lâu được!

Phải lập tức rời khỏi nơi này, nếu không con Thanh Vũ Ưng sau khi trở về thì mình phải chết không thể nghi ngờ!Nhạc Trọng nghỉ ngơi một hồi thì lẳng lặng nhìn qua con Thanh Vũ Ưng ấu điểu đứng bên cạnh hắn, nói:- Từ hôm nay trở đi, mày tên là Tiểu Thanh.Toàn thân của Thanh Vũ Ưng ấu điểu hiện ra màu xanh, Nhạc Trọng liền thuận miệng gọi nó là Tiểu Thanh.

Hắn không có bao nhiêu tâm tư đặt tên thật hay cho Thanh Vũ Ưng ấu điểu.Thanh Vũ Ưng ấu điểu ngơ ngác nhìn qua Nhạc Trọng, cũng không có biểu hiện phản đối gì đó.Nghỉ ngơi một hồi, bên ngoài thân thể của Nhạc Trọng bây giờ có một đạo hào quang hiện ra, bạch cốt xuất hiện.Bạch cốt nhìn qua hài cốt xương thú trên tổ chim, trên xương cốt của nó lúc này bắn ra một cây gai xương dài chạm vào xương cốt nơi đây, phát động cốt cách lợi dụng thuật.Xương cốt của dị thú nơi này hiện tại tiến vào trong cơ thể của bạch cốt.Thu nạp nhiều xương cốt biến dị trong tổ chim này, trên người của bạch cốt lúc này sáng bóng lên, cốt giáp cũng dày hơn trước, đồng thời nhiễm một tầng hào quang kim loại sáng bóng giống như là thép tinh vậy.- Đặc chủng khô lâu bạch cốt của ngì cường độ +20.Cốt giáp vừa thành hình thì trong thức hải của Nhạc Trọng có âm thanh vang lên.Thu nạp xương cốt biến dị thú, bạch cốt đi đến bên người Nhạc Trọng, đem tay đặt lên vết thương của hắn, nó phát động xương cốt thao túng thuật, đem xương cốt đứt gãy của Nhạc Trọng miễn cưỡng hợp lại với nhau.Nhạc Trọng ăn một quả táo sức sống, nghỉ ngơi một hồi thì đi tới thi thể của con rắn nước biến dị, phát động kỹ năng ma viêm lột da của sáu con rắn nước này cho vào trong trữ vật giới chỉ.Những con rắn nước biến dị có da chống đạn thật tốt.

Nhạc Trọng đã từng thí nghiệm qua, đạn dưới 12.

7 li trong phạm vi ngoài hai mươi mét không cách nào xuyên thủng qua da của nó được.

Cũng chỉ có đạn súng máy hạng nặng 12.

7 li mới có thể xuyên thủng tầng da này được.Sau khi đem da của rắn nước biến dị chế tạo thành áo giáp thì phòng xe,m on,line- tạ i k kt-r-uye n.c o m ngự không kém gì áo phòng hộ cấp ba của Nhạc Trọng đang mặc, chỉ không có thuộc tính cường hóa đính kèm như áo phòng hộ cấp ba của Nhạc Trọng mà thôi.Da rắn nước này đối với Nhạc Trọng mà nói cũng là tài phú không nhỏ, đem những da rắn này chế thành áo giáp phòng hộ là có thể trang bị cho thủ hạ của hắn nhiều hơn nữa.Nhạc Trọng tìm kiếm trên tổ chim một hồi, không có phát hiện bất luận bảo bối nào nữa thì mới nhìn qua Thanh Vũ Ưng ấu điểu nói một câu:- Đi thôi!

Tiểu Thanh.Nhạc Trọng quay đầu nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Bắc cầu!

Để cho ta đi xuống dưới.Linh hồn ma hỏa trong mắt bạch cốt lúc này chớp động, đem tay duỗi ra phía dưới, một mảnh dai xương dài hẹp từ trên người của nó bắn ra, đâm mạnh vào vách núi bên dưới.Từng mảnh gai xương dài hẹp của bạch cốt bắn ra ngoài, hình thành một tầng thang bằng gai xương.Nhạc Trọng thoáng cái nhảy ra khỏi tổ chim, dọc theo cầu thang gai xương kia bò xuống đất.Mà Thanh Vũ Ưng ấu điểu được Nhạc Trọng phục tùng vô cùng có linh tính, dọc theo xương cốt kiên cố của bạch cốt đi theo xuống dưới.Nhạc Trọng cùng Thanh Vũ Ưng mỗi lần đi tới một bậc thang thì bậc thang phía trên lại rút xuống, sau đó theo thân thể bạch cốt lại đâm vào trong nham thạch cứng rắn.

Cứ như vậy mà đi xuống dới, Nhạc Trọng cùng Thanh Vũ Ưng ấu điểu một người một thú không bao lâu là đi xuống dưới đất, sau đó nhanh chóng tiến vào trong rừng rậm và bỏ chạy ra xa xa.- Trì Dương! !

Nhạc Trọng bị một con chim lớn bắt đi!

Anh phải mau đi tìm anh ấy.Lộ Văn xông vào văn phòng Thạch Mã Trấn tìm được trụ sở chỉ huy của Trì Dương, lo lắng nói ra.Quách Vũ cũng đi theo sau lưng Lộ Văn, trong đôi mắt xinh đẹp hiện ra thần sắc lo lắng.Trì Dương nhướng mày, nhìn qua Lộ Văn nói ra:- Đem chuyện xảy ra nói rõ ràng.Lộ Văn lúc này mới đem chuyện Nhạc Trọng bị Thanh Vũ Ưng bắt đi nói rõ ràng từ đầu tới cuối cho Trì Dương nghe.Lộ Văn nhìn qua Trì Dương cầu khẩn nói:- Trì Dương, anh phải mau dẫn người đi ra ngoài cứu Nhạc Trọng a! !

Cầu anh!Sau khi trải qua không ngừng chiến đấu và cường hóa, Trì Dương là người cường hóa mạnh nhất sau Nhạc Trọng được công nhận, sức chiến đấu phi phàm.

Hơn nữa là bạn bè tín nhiệm nhất của Nhạc Trọng.

Tuy Lộ Văn và Trì Dương không có giao tình gì nhưng mà bây giờ nàng cũng chỉ có thể tín nhiệm một mình Trì Dương mà thôi.Trì Dương trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng nhất chậm rãi nói ra:- Không được!

Tôi không thể rời khỏi nơi này!Trong mắt Lộ Văn hiện lên ra hào quang không thể tin, vừa tức lại vội kêu lên:- Vì cái gì?

Anh không phải bạn bè được Nhạc Trọng tín nhiệm nhất sao?

Vì cái gì anh không đi cứu anh ta?Trì Dương tỉnh táo nói ra:- Nhạc Trọng đem nơi này giao cho tôi, chính là muốn để cho tôi duy trì ổn định cùng trật tự nơi này.

Nếu như vào lúc này tôi rời khỏi đây vậy trật tự, ổn định của Thạch Mã Trấn sẽ sinh ra rung chuyển.

Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không hy vọng tôi đi tìm anh ta.

Hơn nữa trọng yếu nhất là Nhạc Trọng ở địa phương nào chúng ta không có manh mối nào cả.

Cô bảo tôi đi tìm anh ta thế nào?

Chương 120: Thôn nhỏChỉnh sửa : kktruyen.com- Trương Chính, Lôi Nghị.

Ng nàng lại!Hai gã cảnh vệ bên người Trì Dương lúc này tiến lên ngăn cản đường đi của Lộ Văn.Lộ Văn trừng mắt, nhìn qua hai cảnh vệ kia và quát lớn:- Mở ra!Trong thế lực của Nhạc Trọng thì Lộ Văn tương đương với nửa chủ nhân, đến mức không có người nào không nhượng bộ nàng ba phần.

Trừ Nhạc Trọng, Trì Dương ra, cũng ít có người trái ý của nàng.Lôi Nghị cười khổ một tiếng nhìn qua Lộ Văn nói ra:- Lộ tiểu thư, xin ngài thông cảm chúng tôi khó xử.

Chúng tôi chỉ nghe lệnh làm việc mà thôi.Lôi Nghị, Trương Chính là đội viên lệ thuộc trực tiếp Trì Dương, Lôi Nghị hai người bọn họ chỉ phục tùng mệnh lệnh của Trì Dương mà thôi.

Trừ chuyện đó ra cũng chỉ có Nhạc Trọng mới có thể tiến hành chỉ huy bọn họ.

Những người còn lại không ai có quyền chỉ huy họ cả.Lộ Văn quay đầu nhìn Trì Dương, vẻ mặt tức giận lớn tiếng nói:- Trì Dương!

Anh đang làm cái gì?Trì Dương trầm giọng ra lệnh:- Lộ Văn, nhiệm vụ của tôi hiện giờ chính là bảo vệ Thạch Mã Trấn.

Duy trì vững vàng chuyện vận chuyển và an toàn của Thạch Mã Trấn cùng cô và Quách Vũ hai người.

Cô không có thực lực tự bảo vệ mình, nếu là một mình đi tìm Nhạc Trọng cũng chỉ là chịu chết không công!

Lôi Nghị, Trương Chính, mang Lộ Văn, Quách Vũ trở về phòng nghỉ ngơi, không có Nhạc Trọng hoặc tôi ra lệnh thì không cho phép các nàng rời đi.Lôi Nghị nhìn qua Lộ Văn cùng Quách Vũ cung kính nói ra:- Hai vị tiểu thư, mời!!Quách Vũ kéo kéo quần áo của Lộ Văn và ôn nhu khuyên:- Tỷ tỷ, đi thôi!

Trì Dương đội trưởng cũng có hảo ý.

Chúng ta cũng không nên làm khó bọn họ.Lộ Văn tức giận nhìn qua Trì Dương, lúc này mới đi theo Lôi Nghị, Trương Chính rời khỏi nơi này.Trì Dương nói ra thì Lộ Văn nói rất rõ ràng, nhưng mà nàng vẫn tức giận.Lộ Văn rời đi thì Trì Dương phái người đem Lưu Diễm kêu đến.- Trì đội!

Ngài tìm tôi có chuyện gì?Lưu Diễm nhìn qua Trì Dương, có chút câu nệ hỏi.Tuy Trì Dương và những người khác đều là đội trưởng, tuy nhiên lại là nhân vật số hai dưới mình Nhạc Trọng mà thôi.

Nếu Nhạc Trọng không có ở đây thì Trì Dương chính là người thay thế quyền lực của Nhạc Trọng.Trì Dương nói:- Anh mang đội viên đi tới hướng tây tìm kiếm Nhạc Trọng trung đoàn trưởng.

Mang theo một chiếc chiến xa bộ binh đi theo.

Nếu như đạt được tin tức của Nhạc Trọng trung đoàn trưởng mà các ngời không ứng phó được, vậy phái người mang tin tức về cho tôi biết.Chiến xa bộ binh là binh khí chiến đấu cường đại nhất trong thế lực của Nhạc Trọng, trên chiến xa có súng phóa ZPT90 25 li, chính là vũ khí mạnh nhất của Thạch Mã Trấn hiện tại.

Ngay cả da rắn nước đao thương bất nhập nhưng dưới súng pháo ZPT90 thức 25 li cũng dễ dàng bị xé thành phấn vụn.Lưu Diễm gật gật đầu, lĩnh mệnh mà đi.Nhìn xem Lưu Diễm rời đi, Trì Dương xoa xoa huyệt Thái Dương, có chút lo lắng thầm nghĩ:- Nhạc Trọng, hy vọng anh có thể bình an vô sự!"

Trì Dương cũng muốn dẫn người tự mình đi tìm kiếm Nhạc Trọng, thế nhưng mà Thạch Mã Trấn bây giờ chưa được an ổn, cần có người tọa trấn.

Lúc này chính là thời điểm người sống sót của Trường Quang Thôn tiến vào Thạch Mã Trấn, tuyệt đối không thể loạn được.

Đúng là có Trì Dương tọa trấn, Nhạc Trọng mới có thể dưới nhiều việc quan trọng như vậy mà đi ra ngoài, dẫn người đi giải quyết rắn nước biến dị ở hai nhánh sông bên ngoài Thạch Mã Trấn này.Sau khi thoát ra khỏi tổ chim, Nhạc Trọng, bạch cốt, Tiểu Thanh đi lại nhanh chóng trong rừng.Thanh xem o,nline t-ạ-i .kktru y en..co m.

Vũ Ưng là biến dị thú nên khác với loài chim bình thường khác, tuy Tiểu Thanh bởi vì là ấu điểu nên không thể phi hành, nhưng mà ở trên đất bằng nó có thể đi lại như gà, đi lại vô cùng tự nhiên.Nhạc Trọng đi nhanh trong rừng rậm.

Thương thế trên người của hắn rất nặng, nếu đổi lại là người bình thường bị thương nặng như vậy, chỉ sợ đau đến động cũng không động được, cho dù có cỏ cứu mạng cũng không cách nào khôi phục thương thế, càng đừng đề cập hành tẩu.Sức sống thân thể của Nhạc Trọng hiện tại còn mạnh hơn người bình thường thật nhiều, thương thế của hắn dưới sức sống cường đại và cỏ cứu mang nên đã tốt nhiều, thương thế của hắn được ngăn chặn lại, không có chuyển biến xấu.

Nhưng mà mỗi khi bước đi hắn đều cảm thấy thân thể đau đớn, ngay cả hô hấp thì hắn cũng cảm thấy cổ họng có mùi máu tươi.Vừa hành tẩu thì Nhạc Trọng vừa cười khổ thầm nghĩ trong lòng:- Thực không xong!

Ta rốt cuộc cũng cảm thụ được nỗi đau của nàng tiên cá rồi.Đột nhiên trong rừng rậm truyền ra tiếng súng nổ vang, trong nội tâm của Nhạc Trọng lập tức vui vẻ, nhanh chóng đi qua hướng bên kia.- Có người!Cánh rừng này Nhạc Trọng không có quen thuộc, không có người quen dẫn đầu thì hắn khó mà ra khỏi rừng rậm này.Sau khi Nhạc Trọng đi vào nơi có tiếng súng vang lên, chỉ thấy trên mặt đất có năm thi thể nhân loại nằm lả tả, sáu con khỉ biến dị đang ghé vào thi thể nhân loại cắn nuốt huyết nhục của nhân loại.Nhạc Trọng nhìn qua đám khỉ biến dị cắn nuốt con người, trong mắt hiện ra sát cơ và nhin qua bạch cốt và ra lệnh:- Đáng chết!

Giết bọn nó!Bạch cốt đi lên trước nhanh như mũi tên, đi thẳng về phía sáu con khỉ biến dị.Sau khi sáu con khỉ biến dị nhìn thấy bạch cốt, trong mắt hiện ra hung quang sáng ngời, lao thẳng về phía bạch cốt.Bạch cốt huy động búa lớn giống như cuồng phong quét qua người của con khỉ biến dị, trực tiếp chém ngang lưng của con khỉ biến dị này.Năm con khỉ biến dị còn lại cũng bỏ qua thi thể nhân loại mà lao về phía bạch cốt, dùng trảo sắc bén của chúng đánh lên xương cốt của bạch cốt không tạo thành tổn thương gì.Thời điểm năm con khỉ biến dị đánh lên người của bạch cốt, đột nhiên trong thân thể của bạch cốt có một gai xương nhọn dài ra đâm thủng người của năm con khỉ biến dị.Năm con khỉ biến dị này sinh mệnh lực cực kỳ ương ngạnh, cho dù bị bạch cốt đâm xuyên qua người chúng vẫn không có tử vong ngay, ngược lại không ngừng liều mạng ăn thua đủ với bạch cốt.Nhạc Trọng và Tiểu Thanh ở bên cạnh thấy thế, Tiểu Thanh vỗ cánh tiến lên phía nm con khỉ biến dị, dùng cái mỏ sắc bén của nó nhanh như tia chớp mổ vào đầu của khỉ biến di, đánh thủng đầu của khỉ biến dị, sau đó vui sướng bắt đầu ăn uống.Sáu con khỉ biến dị chỉ tuôn ra một hộp báu màu trắng và mười sinh tồn tệ, trừ chuyện đó ra không có thứ gì tốt.Nhạc Trọng mở hộp báu màu trắng ra nhưng không có vật gì.Nhạc Trọng lắc đầu nhìn qua chung quanh một hồi, dọc theo con đường nhỏ đầy máu mà đi.Bạch cốt, Tiểu Thanh cũng theo sát sau lưng của Nhạc Trọng.Dọc theo con đường máu nhỏ, Nhạc Trọng ba người tìm được một thôn trang nhỏ trên núi.- Đứng lại!

Anh là người phương nào?Nhạc Trọng ba người vừa mới tiếp cận thôn trang nhỏ, một gã nam nhân cầm nỏ tự chế, một gã cầm trong tay đại đao hiện ra trước mặt của hắn và kêu lớn..

Chương 121: Trần Gia ThônChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua hai người cầm nỏ tự chế và khảm đao trong tay nói ra:- Tôi tới đây hỏi đường!

Cho tôi gặp chủ sự của các người.Trong tận thế mỗi người cảnh giác rất nặng, Nhạc Trọng cũng biết mình thân là người bên ngoài tới đương nhiên sẽ làm cho đối phương cảnh giác.Tên thôn dân cầm nỏ tự chế nhìn qua Tiểu Thanh bên người của Nhạc Trọng, chần chờ một hồi nói:- Tại đây không chào đón anh, thỉnh anh rời đi!Nếu không phải bên người của Nhạc Trọng mang theo Tiểu Thanh là biến dị thú, chỉ sợ thôn dân này không chút khách khí nói ra chữ cút!Tên thôn dân cầm đao trong tay thì hiếu kỳ nhìn qua Nhạc Trọng, ánh mắt của hắn nhìn qua Tiểu Thanh, cũng không có ý định gì khác.

Hắn còn chưa từng thấy người nào phục tùng được biến dị thú mạnh mẽ như Tiểu Thanh này cả.Nhạc Trọng nhìn qua gã thôn dân này, nhướng mày, không muốn lại khua môi múa méo với tên thôn dân này nữa, trực tiếp đối nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Bắt họ lại!linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt chớp động, trực tiếp đi qua phía hai tên thôn dân bên kia.Nhìn thấy bạch cốt xông lại, trong nội tâm tên thôn dân cầm nỏ lập tức cả kinh, nhìn qua bạch cốt bóp cò, mũi tên sắc bén bắn vào người của bạch cốt.Bạch cốt nhìn thấy mũi tên bay nhanh tới, búa lớn trong tay vung lên một cái, chém bay mũi tên bắn tới.- Thật là lợi hại!Nhìn thấy bạch cốt đánh bay mũi tên đi chỗ khác, trong mắt tên thôn dân cầm nỏ lập tức hiện ra thần sắc hoảng sợ, ném cây nỏ tự chế qua một bên, lập tức cầm lấy đại khảm đao.Bạch cốt nhanh chóng nhảo tới trước mặt hai tên thôn dân này, giống như quỷ mị xuất hiện phía sau người của hai thôn dân, một chiêu chặt vào cổ của một người, bổ ngất tên thôn dân cầm nỏ lúc nãy.Tên thôn dân cầm đao lúc này xông qua bạch cốt chém tới, bạch cốt huy động búa lớn chém bay búa trong tay của người này, đánh bay đơn đao trong tay của người này, sau đó một quyền đánh vào phần bụng của thôn dân, đánh thôn dân này nằm co rút ôm bụng nằm dưới đất.Bên này xảy ra chuyện thì kinh động người trong thôn chạy ra, rất nhanh hơn hai mươi nam nhân cầm đao và thuong cùng các loại vũ khí lạnh khác vây quanh giằng co với Nhạc Trọng xa xa .Nhạc Trọng nhìn qua hơn hai mươi người sống sót đang vây quanh và nhìn qua Tiểu Thanh bên này, hắn mang theo khí thế áp đảo nói ra:- Ai là người chủ trì thôn này, bảo người đó đi ra gặp tôi!Hơn hai mươi năm tính bị uy thế của Nhạc Trọng chấn nhiếp, nhưng không có ai dám nói lời nào.Một lão giả già nua nhiều tóc bạc, má phải mọc ra một nốt ruồi đen to, từ trong đám người đi ra ngoài nhìn qua Nhạc Trọng, hơi cung kính nói ra:- Tôi là trưởng thôn Trần Trữ. cũng là người chủ trì của thôn này, xin hỏi ngài là người nào?

Đến thôn chúng tôi có chuyện gì?Trần Trữ từ trong đám người đi ra ngoài nhìn thấy bên người Nhạc Trọng chính là Tiểu Thanh, hắn liền biết rõ người trước mắt không phải người trong thôn của hắn có thể làm gì được.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Trữ và trực tiếp hỏi:- Tôi là tới hỏi đường.

Nơi này là nơi nào?

Muốn đi Thạch Mã Trấn, Trường Quang Thôn thì phải đi như thế nào?- Chỉ cần các người phái người dẫn tôi đi Thạch Mã Trấn thì túi gạo này chính là thù lao của kẻ đó.Nhạc Trọng từ trong ba lô trên lưng vứt ra một bao gạo trắng, vứt trên mặt đất.Trong tận thế đối với người bình thường thì cái gì trân quý nhất, không phải vàng cũng chẳng phải kim cương, chính là lương lực làm cho người ta no bụng.

Nhìn thấy bao gạp trắng nằm trên mặt đất, con mắt của người sống sót sáng lên.

Nếu bọn họ không phải bị lương thực bức không thể sống nổi, cũng không có liều chết đi vào trong núi săn bắn.- Tôi biết làm thế nào đi tới Thạch Mã Trấn!

Tôi mang anh đi!- Tôi cũng biết!

Để cho tôi mang anh đi!"..."

Nhìn thấy túi lương thực kia, những thôn dân lúc này nhao nhao tự đề cử mình cho Nhạc Trọng.

Bao gạo trắng này chừng hai mươi cân, tiết kiệm một chút và mỗi ngày ăn cháo loãng cũng đủ làm cho một gia đình nhỏ duy trì sinh hoạt một tháng.Nhìn thấy những thôn dân không ngừng làm ra trò hề này, sắc mặt Trần Trữ trầm xuống quát lớn:- Đều yên tĩnh cho tôi!Trần Trữ trong thôn này vẫn còn uy tín, hắn do w nloa d -PRC m.ới -n-hất t,ạ i ,kkt,ruyen..-com vừa giận thì những thôn dân này yên tĩnh lại, nhưng mà bọn họ vẫn dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn qua Trần Trữ.

Muốn đạt được danh ngạch dẫn đường cho Nhạc Trọng.Trần Trữ nhìn qua Nhạc Trọng chân thành nói:- Hôm nay sắc trời đã tối, Nhạc Trọng tiểu huynh đệ không bằng ở lại nơi này nghỉ ngơi trước đi.

Ngày mai tôi sẽ cho người dẫn ngài đi.- Vậy quấy rầy!Nhạc Trọng cũng không có khách khí, trực tiếp mang theo bạch cốt, Tiểu Thanh đi vào trong thôn.Cái thôn này cũng không lớn, cũng không phồn hoa như Trường Quang Thôn, cũng chỉ có hơn bốn mươi gia đình, hơn nữa phần lớn đều là nhà gạch cũ kỹ.Sau khi giải trừ cảnh giới thì nữ nhân trong thôn và tiểu hài tử mới đi ra ngoài, hiếu kỳ nhìn qua Nhạc Trọng cùng bạch cốt, Tiểu Thanh bên cạnh hắn.Bạch cốt có được thuật ngụy trang, nếu không giải trừ thì người bình thường thoạt nhìn nó chỉ là nhân loại quái dị không nói một lời mà thôi.Mà với tư cách Thanh Vũ Ưng ấu điểu Tiểu Thanh lại hấp dẫn ánh mắt của nam nữ.

Mặc dù chỉ là ấu điểu nhưng mà biểu lộ của Thanh Vũ Ưng cũng đã hiện rõ thái độ ác điểu.

Tất cả mọi người không ai dám dễ dàng tiếp cận nó.Nhạc Trọng ngắm nhìn bốn phía, phát hiện những nữ nhân, tiểu hài tử kia không có dấu vết bị tra trấn nào thì trong nội tâm cũng hài lòng với cách làm của Trần Trữ.Sau khi tận thế diễn ra, rất nhiều hắc ám trong lòng người đã bạo phát ra ngoài.

Trần Trữ có thể đối xử tử tế với nữ nhân, tiểu hài tử thì trong tận thế này là khó có được.Trần Trữ thân là thôn trưởng, ở lại địa phương cũng không sai, một tòa đại viện có năm tầng lầu rộng rãi có năm mẫu ruộng tốt chung quanh.Trên lầu có bày ra một cái bàn lớn có nồi cháo loãng, một ít đĩa củ lạc xào, bốn củ khoai lang.

Trong nội viện cũng bày ra một cái bàn lớn, ở trên bàn có bày cháo ngô, hơn nữa cháo ngô nơi này không nồng đậm bằng cháo ở ngoài.Nhạc Trọng cùng Trần Trữ và hai đứa con Trần Thăng, Trần Vọng ngồi ở bàn lớn trên lầu.

Tám tiểu nữ nhân nhỏ đang ngồi vây quanh cái bàn nhỏ ở nội viện.Trần Trữ nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Chúng tôi cũng chỉ có lương thực thế này, chiêu đãi không chu toàn xin hãy tha lỗi.

Tùy tiện ăn, không nên khách khí.Nhạc Trọng nhìn qua đồ ăn trên bàn, hắn móc lấy hai hộp thịt bò trong ba lô ra ngoài, bỏ lên trên bàn cười nói:- Đến, tùy tiện ăn.Trần Thăng, Trần Vọng nhìn thấy hai hộp thịt bò trên bào, con mắt đều có chút sáng lên, bọn họ đã vài tuần rồi không có ăn thịt gì cả.

Đều bất chấp hình tượng, duỗi đôi đũa ra dùng sức liều mạng gấp thịt bò nhét vào trong miệng.

Chương 122: Thăm dòChỉnh sửa : kktruyen.comTrần Trữ nhìn qua Trần Thăng, Trần Vọng hai người không để ý hình tượng gặm lấy gặm để, nhướng mày nói:- Hai tiểu hỗn đản, ăn chậm một chút.Ánh mắt mấy nữ gia quyến của Trần gia lúc này rơi vào trên hai hộp thịt bò.

Với tư cách chiến đấu, săn thức ăn chủ lực, trên cơ bản nam nhân đều được ngồi ăn trước.

Các nàng cũng chỉ có thể ăn chút cháo ngô loãng sông qua ngày.

Các nàng cũng thật lâu chưa từng ăn thịt qua.Nhưng mà nữ quyến Trần gia cũng biết, trong thôn có nhà thậm chí không có cháo ngô để ăn, cũng bắt đầu ăn rễ cỏ, vỏ cây.

Thậm chí có người ta vì đổi đồ ăn mà cho con dâu của mình ngủ với người khác.

Bởi vậy các nàng cũng không có quá nhiều oán hận.

Cho dù ăn bát cháo ngô loãng cũng xem như thức ăn không tệ trong tận thế rồi.Thổ địa của Trần Gia Thôn bên này cằn cỗi, rất nhiều gia đình xuất thân thợ săn, nguồn kinh tế chủ yếu là săn bắt động vật hoang dã bán cho tư nhân, nhà nhà đều không có tồn trữ quá nhiều lương thực.

Thế giới biến dị thì một phần ba người Trần Gia Thôn biến thành tang thi, nhưng mà được Trần Trữ chỉ huy cho nên người trong thôn đoàn kết lại đem những thôn dân biến thành tang thi giết đi sau đó chôn.Nhạc Trọng chỉ tượng trưng ăn mấy ụm cháo ngô và củ lạc xào thì dừng đũa.

Trong trữ vật giới chỉ của hắn có nhiều đồ ăn, hắn đối với những bát cháo ngô lắp đầy bụng này không có hứng thú gì cả.Trần Trữ liên tiếp ăn mấy khối thịt bò, nhìn qua Nhạc Trọng ngừng đũa thì hắn cũng dừng đũa nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói ra:- Nhạc Trọng tiểu huynh đệ!

Từ trong thôn của tôi đi tới Thạch Mã Trấn thì phải đi qua Trương Gia Thôn, cầu Nê Thu.

Trương Gia Thôn không bằng thôn của chúng tôi, trong lúc này khắp nơi đều là quỷ ăn thịt người, cũng không có dễ qua.Nhạc Trọng hời hợt nói:- Không có vấn đề gì!

Ngài chỉ chú ý cho người dẫn đường, quỷ ăn thịt người của Trương Gia Thôn thì tôi sẽ đối phó.Tang thi chết trong tay Nhạc Trọng cũng gần ngàn đầu.

Hơn nữa Nhạc Trọng quyết định chỉ dựa vào lực lượng của mình mở ra một nơi cho bản thân an tâm sinh hoạt, sát phạt quyết đoán chấp chưởng sinh tử mấy trăm người nên đã có uy nghiêm của thượng vị giả, trong lời nói mang theo tự tin cường đại.

Trần Trữ nhìn qua Nhạc Trọng không tự chủ được tin tưởng Nhạc Trọng.Trần Trữ chần chờ một chút, có chút chờ mong lên tiếng hỏi:- Nhạc Trọng tiểu huynh đệ, không biết ngài vì cái gì vội vả quay trở lại Thạch Mã Trấn như vậy?Nhạc Trọng hữu ý vô ý nói ra:- Tôi thành lập một căn cứ cho người sống sót ở Thạch Mã Trấn, chỗ đó tôi có mấy trăm bộ hạ.

Tôi tự nhiên không thể rời đi quá lâu.Trần Gia Thôn nơi này có gần hơn hai mươi tên nam nhân tráng niên, nếu như có thể hấp thu, tr.uyện .đư ợ.c- co py t ạ i- kkt-r uyen.co m đối với thế lực của Nhạc Trọng cũng xem như gia tăng lực lượng không nhỏ.

Nhưng nếu như ngươi không bày ra cơ bắp của mình, người khác căn bản không có sinh ra tâm lý đầu hàng.Nghe Nhạc Trọng nói thì Trần Trữ nhìn qua Nhạc Trọng, ánh mắt lại biến không ít nói:- Thì ra Nhạc Trọng huynh đệ là thủ lĩnh một căn cứ, đúng là anh hùng xuất thiếu niên.

Không dậy nổi!

Thực không dậy nổi.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Đâu có!Kế tiếp Trần Trữ bắt đầu nói bóng nói gió với Nhạc Trọng về căn cứ người sống ssots Thạch Mã Trấn xem chính sách và tình huống như thế nào.Nhạc Trọng cũng đem tình huống và chính sách trong Thạch Mã Trấn nói cho hắn nghe.Trần Trữ suy nghĩ một hồi, hỏi dò:- Nếu tôi hợp toàn bộ người trong thôn lại, Nhạc Trọng huynh đệ anh đối đãi với tôi thế nào?Lương thực trong Trần Gia Thôn thập phần khẩn trương, Trần Trữ với tư cách thủ lĩnh trong thôn mà cũng chỉ ăn được cháo ngô loãng thế này, những người khác có thể nghĩ.Gần Trần Gia Thôn có một ngọn núi, nhưng mà phần lớn dã thú trong núi dã biến dị, người bình thường không có vũ khí nóng thì trước mặt biến dị thú quá yếu ớt.

Mười hai nam nhân trong thôn bọn họ hôm nay mạo hiểm tổ chức đội ngũ đi vào trong núi, mười hai người thoáng cái chết năm người, trọng thương hai người, lại cho người trong thôn không nhiều lại tổn thương nguyên khí.Biến dị thú nguy hiểm thế nào thì người làm thợ săn nơi này biết rất rõ, sau khi thế giới biến dị bọn họ từng lên trên núi gặp được biến dị thú cường đại.

Nếu không còn cách nào thì người Trần Gia Thôn người tuyệt đối sẽ không lên núi săn bắn.Dù lương thực trong Trần Gia Thôn chèo chống thế nào cũng khó qua được một tuần nữa.

Lương thực trong nhà Trần Trữ mặc dù tiết kiệm cũng chỉ đủ ăn hai tuần mà thôi.

Trần Trữ đã bị vấn đề lương thực làm không còn khách nào, cho nên mới dựa vào Nhạc Trọng, bọn họ thật sự bị bức vào đường cùng rồi.Nếu như Trần Gia Thôn có lương thực, những thôn dân kia cũng không có vừa nhìn thấy túi lương thực của Nhạc Trọng mà đôi mắt sáng lên như vậy, sau đó là liên tục chủ động muốn dẫn đường cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Nếu như toàn bộ thôn dân của nơi này đầu nhập vào thế lực của tôi.

Tôi có thể cho ngài và hai con của ngài làm thành viên dự bị, hơn nữa tổ kiến một chi tổ đội chiến đấu.

Nếu như những người này sau đó đạt được chiến công thì có thể tấn chức trở thành đội viên chính thức.

Về phần gia quyến của ngài, hết thảy có thể hưởng thụ đãi ngộ thành viên ngoại biên.

Tất cả thôn dân đầu nhập vào thế lực của tôi, tôi có thể cam đoan là bọn họ không bị chết đói.

Sau này bọn họ muốn đạt được đãi ngộ nào thì phải xem biểu hiện của bọn họ.Nhạc Trọng cũng không có quá mức nóng bỏng, cũng không có đồng ý Trần Trữ chức vị rất cao, ngược lại làm cho Trần Trữ càng thêm yên tâm.

Nếu như Nhạc Trọng thoáng cái đồng ý cho Trần Trữ quan to lộc hậu, Trần Trữ ngược lại sẽ sinh lòng nghi kị.Đúng vào lúc này một tiểu gia hỏa trẻ tuổi mặc nóng vội chạy vào, vẻ mặt bi thương nhìn qua Trần Trữ nói ra:- Lão thúc!

Lão thúc, ngài mau đi xem một chút đi.

Thạch Đầu thúc hắn sắp không chịu được.

Ngài ở đây còn thuốc không?Trần Trữ chẳng những là thôn trưởng, hắn còn là bác sĩ của thôn này.Nhìn thấy tiểu gia hỏa trẻ tuổi xông tới, Trần Trữ nhìn qua Nhạc Trọng áy náy cười nói:- Thật có lỗi.

Tôi phải đi xem một chút1- Tôi đi với ngài là được!Nhạc Trọng đứng dậy đi theo Trần Trữ cùng ra ngoài.Trong một gian nhà gạch đơn sơ, một nam trung niên đang nằm trên giường, vô cùng thống khổ giãy dụa, trên bụng của hắn là một vết thương thật dài, máu tươi không ngừng từ trong vết thương lớn chảy ra ngoài.Một thiếu phụ rất có tư sắc lúc này đang khóc ròng, ở bên cạnh nam trung niên này lau mồ hôi.

Tuổi chừng mười lăm, tiểu nữ hài lớn lên thập phần xinh đẹp đáng yêu đang luống cuống tay chân nhìn qua ba ba của mình đang rên rỉ.Bả vai của nam nhân trên giường rất rộng rãi và hai tay hữu lực, là thợ săn xuất sắc nhất của Lý gia thôn.

Hắn dùng hai tay và vai của mình thủ hộ cho vợ cùng con gái.

Làm cho các nàng sinh hoạt tốt hơn người trong thôn không ít.

Nếu nam nhân trên giường chết đi, vợ và con gái làm sao mà sống nổi trong tận thế tàn khốc này.Thiếu phụ xinh đẹp này nhìn qua Nhạc Trọng ba người đi tới, thoáng cái quỳ trước mặt Trần Trữ, khóc như lê hoa đái vũ cầu khẩn Trần Trữ.s- Lão thúc!

Cầu ngài, van cầu ngài cứu Thạch Đầu a!

Cầu ngài! !

Chỉ cần ngài cứu sống anh ấy, tôi cái gì cũng nguyện ý làm!

Chương 123: Thị tẩm (bứ ngủ)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐúng vào lúc này một tiểu gia hỏa trẻ tuổi mặc nóng vội chạy vào, vẻ mặt bi thương nhìn qua Trần Trữ nói ra:- Lão thúc!

Lão thúc, ngài mau đi xem một chút đi.

Thạch Đầu thúc hắn sắp không chịu được.

Ngài ở đây còn thuốc không?Trần Trữ chẳng những là thôn trưởng, hắn còn là bác sĩ của thôn này.Nhìn thấy tiểu gia hỏa trẻ tuổi xông tới, Trần Trữ nhìn qua Nhạc Trọng áy náy cười nói:- Thật có lỗi.

Tôi phải đi xem một chút!- Tôi đi với ngài là được!Nhạc Trọng đứng dậy đi theo Trần Trữ cùng ra ngoài.Trong một gian nhà gạch đơn sơ, một nam trung niên đang nằm trên giường, vô cùng thống khổ giãy dụa, trên bụng của hắn là một vết thương thật dài, máu tươi không ngừng từ trong vết thương lớn chảy ra ngoài.Một thiếu phụ rất có tư sắc lúc này đang khóc ròng, ở bên cạnh nam trung niên này lau mồ hôi.

Tuổi chừng mười lăm, tiểu nữ hài lớn lên thập phần xinh đẹp đáng yêu đang luống cuống tay chân nhìn qua ba ba của mình đang rên rỉ.Bả vai của nam nhân trên giường rất rộng rãi và hai tay hữu lực, là thợ săn xuất sắc nhất của Lý gia thôn.

Hắn dùng hai tay và vai của mình thủ hộ cho vợ cùng con gái.

Làm cho các nàng sinh hoạt tốt hơn người trong thôn không ít.

Nếu nam nhân trên giường chết đi, vợ và con gái làm sao mà sống nổi trong tận thế tàn khốc này.Thiếu phụ xinh đẹp này nhìn qua Nhạc Trọng ba người đi tới, thoáng cái quỳ trước mặt Trần Trữ, khóc như lê hoa đái vũ cầu khẩn Trần Trữ.- Lão thúc!

Cầu ngài, van cầu ngài cứu Thạch Đầu a!

Cầu ngài! !

Chỉ cần ngài cứu sống anh ấy, tôi cái gì cũng nguyện ý làm!Trần Trữ nhìn thiếu phụ xinh đẹp đang quỳ trước người hắn, trầm giọng nói:- Trương Tô!

Cô đứng lên trước đi, tôi phải xem trước tình huống của Thạch Đầu, cô quỳ như vậy cũng vô ích!Nghe được lời nói của Trần Trữ, Trương Tô chợt đứng dậy vẻ mặt chờ mong nhìn Trần Trữ.Trước ánh mắt chờ mong của mọi người, Trần Trữ đi tới trước người Thạch Đầu, cẩn thận tra vết thương trên người Thạch Đầu một lúc, chau mày, chần chờ một lúc lâu mới chậm rãi lắc đầu:- Thương thế của hắn quá nặng, miệng vết thương quá sâu.

Nếu có bác sĩ chuyên nghiệp hiện tại tiến hành phẫu thuật sau đó khâu lại có lẽ hắn còn có thể sống sót, nếu không hắn chỉ còn con đường chết, mọi người nén bi thương đi!Trong mắt Trương Tô hiện lên nét tuyệt vọng, lại quỳ gối trước người Trần Trữ tận lực cầu xin nói:- Sẽ không!

Thạch Đầu sẽ không chết!

Van ngài!

Lão thúc, van ngài cứu cứu Thạch Đầu đi!

Van cầu ngài cứu cứu Thạch Đầu đi!

Chuyện gì tôi cũng nguyện ý làm!Cô bé đứng bên cạnh Trương Tô cũng quỳ gối trước người Trần Trữ cầu xin:- Thôn trưởng!

Van cầu ngài cứu ba ba của cháu đi!- Thật có lỗi!

Thương thế của hắn tôi cũng bó tay hết cách!Trần Trữ lắc lắc đầu nói.

Thương thế của Thạch Đầu cho dù là trước cuối thời hắn cũng không có cách nào, đừng nói tới sau cuối thời luôn thiếu bác sĩ lẫn thiếu thuốc men.Trương Tô lẫn con gái của nàng nghe vậy không nhịn được bật khóc lớn, bên trong phòng tràn ngập cỗ không khí tuyệt vọng.Đối với gia đình này mà nói, cột trụ trong nhà vừa chết cả gia đình sẽ gặp phải kết cục sụp đổ.

Mẹ con Trương Tô cùng Trần Diệu là hai đóa hoa tươi trong Trần gia thôn, có rất nhiều nam nhân ngấp nghé, chẳng qua hai mẹ con được đệ nhất cao thủ trong thôn như Thạch Đầu bảo hộ nên không ai dám lộn xộn.

Nếu như Thạch Đầu vừa chết, tuyệt đối sẽ có rất nhiều nam nhân vây tới đây, cho dù không thể dùng sức mạnh nhưng là vì sống sót, Trương Tô cùng Trần Diệu đều phải nương thân với những nam nhân khác.- Để tôi thử xem!Một thanh âm đột nhiên truyền đến, hấp dẫn ánh mắt mọi người trong phòng.Hai mẹ con Trương Tô cùng Trần Diệu đều đem ánh mắt rơi lên trên người Nhạc Trọng, trong tuyệt vọng nhìn thấy một tia hi vọng.Trong ánh mắt mong chờ của Trương Tô cùng Trần Diệu, Nhạc Trọng đi tới trước người Thạch Đầu cẩn thận quan sát một chút, phát hiện thương thế của hắn chỉ có vết thương thật dài ở bụng là vết thương trí mạng, còn lại cũng không có vết thương nào nghiêm trọng.Hai mẹ con Trương Tô cùng Trần Diệu đều đi tới bên cạnh Nhạc Trọng, khẩn trương nhìn biểu tình của hắn.Nhạc Trọng trực tiếp quay nhìn Trần Diệu nói:- Đi lấy một chén nước ấm lại đây!Trần Diệu không nói lời nào lập tức đi vào phòng bếp.Trương Tô có chút lo lắng hỏi:- Vị bác sĩ này, chồng của tôi còn cứu được không?Nhạc Trọng quay đầu nhìn thẳng vào Trương Tô, thản nhiên nói:- Không biết!

Tôi chỉ nắm chắc năm thành!

Chẳng qua nếu như tôi không ra tay cứu hắn, hắn hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Nếu cô không muốn tôi cứu hắn hoặc là không tin tôi, hiện tại cứ việc nói thẳng!Trương Tô cắn môi nói:- Cứu!

Van ngài cứu anh ấy!

Chỉ cần ngài cứu sống Thạch Đầu, ngài muốn tôi làm gì tôi cũng đáp ứng!Trong nhà Trương Tô đã không còn lương thực gì, thứ đáng giá duy nhất chỉ có thân hình thon thả nổi bật của nàng, vì cứu sống chồng mình, nàng quả thật chuyện gì cũng dám làm.

Cho dù Nhạc Trọng muốn thân thể nàng thì nàng cũng tình nguyện dâng ra, chỉ cầu chồng mình có thể sống sót.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trương Tô, không chút để ý nói:- Được!Trương Tô chứng thật là một thiếu phụ bộ dạng xinh đẹp mà dáng người cũng hấp dẫn.

Nhưng so sánh nàng cùng Lộ Văn, Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ hay Quách Vũ thì còn chênh lệch thật lớn.

Ở dưới trướng của Nhạc Trọng có hai mươi mấy nữ nhân tư sắc ngang ngửa Trương Tô, thậm chí còn vượt hơn áp đảo hơn nàng, Nhạc Trọng đối với nàng không hề có tâm tư gì khác thường.Chứng kiến bộ dạng không chút nào để ý của Nhạc Trọng, trong lòng Trương Tô thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm, đồng thời cũng có chút khác thường, dù sao ở trong thôn đại bộ phận nam nhân đều không thể chống cự mị lực của nàng.Trần Diệu rất nhanh bưng tới chén nước sôi.Nhạc Trọng lấy ra ba đóa hoa cứu mạng trong ba lô, dùng sức bóp nát mới bỏ vào trong nước sôi lau lên vết thương trên người Thạch Đầu.

Tiếp theo hắn lấy ra hai viên thuốc giảm đau cùng giảm sốt trực tiếp cạy miệng Thạch Đầu nhét vào bên trong.Dưới tác dụng của cứu mạng thảo, vết thương nơi bụng Thạch Đầu chậm rãi khép lại trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, không còn chảy máu.Thạch Đầu vốn đang ngất mê thống khổ giãy dụa nhưng dưới tác dụng của thuốc giảm đau cùng giảm sốt chậm rãi khôi phục yên tĩnh trở lại.- Tốt lắm!

Tôi chỉ có thể làm được tới trình độ như vậy.

Sống hay chết phải xem lực ý chí của hắn!

Ngày mai tôi sẽ giúp hắn bôi xe.m tại- k,kt,ru.y-e n . co.m thêm một lần thuốc.

Đi thôi, Trần thôn trưởng, tôi mệt mỏi rồi!Làm xong tất cả chuyện này, Nhạc Trọng nhìn Trần Trữ nói.

Nơi này không còn việc gì của hắn, hắn có ở lại cũng không có tác dụng.Lúc này Trần Trữ nhìn Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập vẻ ngạc nhiên.

Hắn thật không ngờ Nhạc Trọng có được dược vật thần kỳ như thế, càng thêm kính sợ hắn nhiều hơn.Trong ánh mắt phức tạp của hai mẹ con Trương Tô cùng Trần Diệp, Nhạc Trọng đi theo Trần Trữ quay về biệt thự.Vừa về tới biệt thự, Nhạc Trọng liền đi ngủ, hôm nay hắn chiến đấu suốt cả ngày, tiêu hao cực kỳ lớn, còn bị đánh trọng thương.

Nếu không phải thể chất của hắn viễn siêu người thường, cắn nuốt thật nhiều huyết tinh, còn có nước thuốc của cứu mạng thảo tương trợ thì hắn đã không thể kiên trì cho tới cùng.Bạch Cốt cùng tiểu Thanh được an bài ở bên cạnh phòng Nhạc Trọng, nếu như có gió thổi cỏ lay chúng sẽ lập tức chạy tới.Nhạc Trọng còn chưa ngủ được bao lâu, cửa phòng của hắn bị nhẹ nhàng đẩy ra, một thân ảnh đi tới bên giường hắn, sột soạt cởi bỏ quần áo, mang theo một hương thơm chui vào trong chăn của hắn.Thân hình mềm mại vừa chui vào trong chăn, hắn lập tức bị đánh thức, theo phản xạ đưa tay bóp lên cổ họng thân hình mềm mại kia, lạnh lùng hỏi:- Cô là ai?- Tôi là Trần Diệu!

Là thôn trưởng gọi đến thị tẩm cho ngài!Trần Diệu run rẩy thân thể, nhìn Nhạc Trọng nói.Lúc này Nhạc Trọng mới buông lỏng tay ra khỏi cổ họng Trần Diệu, cẩn thận quan sát cô gái trần truồng vừa chui vào trong chăn của hắn.Trần Diệu để tóc đuôi ngựa, làn da trắng nõn tràn ngập co dãn, khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp, dáng người mặc dù chưa hoàn toàn thành thục như Quách Vũ nhưng dậy thì không tệ, gò ngực tràn ngập thanh xuân, xem như một tiểu mỹ nữ.Nhạc Trọng nhìn Trần Diệu, thản nhiên hỏi:- Cô có biết thị tẩm là ý tứ gì không?- Biết!

Chính là…chính là cùng ngài làm tình!Gương mặt Trần Diệu đỏ ửng, thoáng do dự một chút mới dũng cảm nhìn thẳng Nhạc Trọng nói.

Chương 124: Quỷ ăn thịt ngườiChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng do dự một thoáng, chậm rãi nói:- Nhưng tôi đã có nữ nhân.Tuy Trần Diệu rất xinh đẹp cùng tràn đầy sức sống, nhưng còn chưa đạt tới mị lực đủ làm Nhạc Trọng điên cuồng.

Hắn cũng không muốn nhất thời sảng khoái liền phá hủy thân thể xử nữ của người ta, làm Trần Diệu phải hối hận suốt đời.Trần Diệu nghe được lời nói của Nhạc Trọng, trong mắt chợt ảm đạm, nhưng vẫn nhìn hắn chằm chằm chậm rãi nói:- Không có vấn đề gì.

Hôm nay là tôi tự nguyện tới đây báo đáp anh, cảm ơn anh đã cứu ba ba của tôi, anh cứu ông ấy chẳng khác nào đã cứu cả nhà chúng tôi.

Tôi không có gì để báo đáp ngài, cũng chỉ có thân thể còn sạch sẽ này, hi vọng ngài có thể nhận lấy.

Sau tối nay nếu ngài ưa thích, tôi sẽ đi theo ngài làm tình nhân của ngài, nếu ngài không quan tâm tôi cũng không sao, tôi sẽ lẳng lặng rời khỏi.Nhạc Trọng nghe lời nói của Trần Diệu, trong lòng dao động, cô gái xinh đẹp lại sạch sẽ như vậy luôn dễ làm hắn động tâm nhất.

Hắn kéo Trần Diệu vào lòng, hương thơm thanh xuẩn lại tràn vào trong mũi hắn.Sở dĩ hôm nay Nhạc Trọng ra tay cứu mạng nam nhân tên Trần Thạch Đầu kia là bởi vì hắn là thợ săn có thực lực nhất trong thôn này.

Sau khi thế giới biến dị, do Trần Thạch Đầu cùng Trần Trữ chủ trì tiêu diệt toàn bộ tang thi trong thôn, nếu không có Trần Thạch Đầu, Trần gia thôn không thể nào còn nhiều người sống sót như thế.Bị Nhạc Trọng kéo vào trong lòng, gương mặt Trần Diệu nhất thời đỏ bừng, tuy rằng nàng nói chuyện lớn mật nhưng khi chuyện sắp thành sự thực thì trong lòng nàng lại cảm giác sợ hãi lẫn chờ mong.Nhạc Trọng đang định làm động tác nhưng thân thể vừa động một chút, miệng vết thương trên ngực phải chợt đau đớn, dù sao thân thể hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục lại.Nhạc Trọng hôn nhẹ lên trán Trần Diệu, đặt nàng nằm trên cánh tay phải, nhắm mắt lại muốn ngủ:- Ngủ đi!

Hôm nay tôi rất mệt.- Dạ!Trong lòng Trần Diệu thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhưng lại có chút mất mát, im lặng nằm bên cạnh hắn.Sáng sớm hôm sau Nhạc Trọng mang theo Trần Diệu xuất hiện trong phòng khách nhà Trần Trữ.Gia quyến Trần Trữ nhìn thấy Trần Diệu đi bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt đều mang theo vẻ khác thường.Trần Diệu có chút ngượng ngùng đứng bên người Nhạc Trọng, trong lòng của nàng nếu đã chung giường với hắn, thì nàng chính là nữ nhân của hắn.Trong ánh mắt hâm mộ lẫn đố kỵ của người nhà Trần Trữ, Nhạc Trọng từ trong ba lô lấy ra hai hộp sữa tươi, hai khối bánh ngọt phân cho Trần Diệu một nửa.Sữa cùng bánh ngọt ở cuối thời đã là đồ rất hiếm có, cả Trần gia thôn không ai có được vật tư như thế.Trần Diệu vừa uống sữa vừa cẩn thận ăn bánh ngọt, trên mặt tràn ngập hạnh phúc.

Trong thế đạo hiện tại, có thể đủ ăn đã là tham vọng quá đáng, Trần Diệu từng tận mắt nhìn thấy bạn học của nàng vì một bánh bột ngô bán rẻ đêm đầu tiên cho người khác.

Hiện tại nàng còn có thể được ăn đồ tốt như vậy, hạnh phúc hơn những người khác không biết gấp bao nhiêu lần.- Người dẫn đường đâu?Ăn hết bữa sáng, Nhạc Trọng trực tiếp hỏi Trần Trữ.

Thạch Mã trấn là căn cơ của hắn, bên cạnh lại có căn cứ Lũng Hải thị luôn như hổ rình mồi, hắn thập phần lo lắng an toàn của Thạch Mã trấn.- Đây là người dẫn đường!

Nhạc đội, tôi đến giới thiệu cho anh một chút!

Đây là con trai tôi Trần Vọng, bốn người này là Trần Niên, Ngưu Siêu, Triệu Tinh, Tôn Dã!Trần Trữ gọi tới năm người giới thiệu với Nhạc Trọng.Năm người Trần Vọng đều là thanh tráng niên của Trần gia thôn, trên lưng mang trang bị vũ khí lạnh như đại khảm đao, trường thương cùng nỗ tiễn.Nhạc Trong liếc mắt nhìn Trần Trữ nói:- Tôi đã biết, Trần Trữ, gia đình Trần Diệu tôi giao cho ông tới chiếu cố, tôi sẽ rất nhanh phái người đến đón các vị!Trần Trữ gọi Nhạc Trọng là Nhạc đội, tự nhiên đã bày tỏ ý tứ muốn góp sức, chỉ cần Nhạc Trọng có thể trở về Thạch Mã trấn phái người trở lại, hắn sẽ lập tức dẫn người sẵn sàng góp sức cho Nhạc Trọng.Trần Trữ đáp:- Dạ!Nhạc Trọng không hề có chút do dự, trực tiếp mang theo năm người Trần Vọng đi về hướng Trương gia thôn, Bạch Cốt cùng tiểu Thanh luôn trầm mặc đi theo bên cạnh hắn.Trần Diệu nhìn theo bóng lưng Nhạc Trọng rời đi, môi mấp máy nhưng không đi theo.

Ở trong này còn cha nàng đang nằm trên giường bệnh, nàng không khả năng đi cùng hắn.- Nhạc đội, nơi đó chính là Trương gia thôn!Trần Vọng chỉ vào một loạt nhà ngói, thoạt nhìn xa xa có vẻ phồn hoa hơn Trần gia thôn.Trần Vọng nhìn Trương gia thôn có chút sợ hãi nói:- Trương gia thôn khác với thôn của chúng tôi.

Bọn họ là đại thôn, có hơn ba trăm người.

Sau khi thế giới biến dị, hơn ba trăm người kia phần lớn đều biến thành quỷ ăn thịt người.

Trong đó con có tốc độ cực nhanh, có thể so sánh được với sói hoang trên núi!Trần gia thôn là nông thôn, khá phong bế, loại điện ảnh kinh điển như phim Sinh Hóa Nguy Cơ hay trò chơi gì đó bọn họ không hề biết.

Bởi vậy căn cứ đặc tính ăn thịt người của tang thi mà đặt danh hiệu là quỷ ăn thịt người.Sau khi ăn hết lương thực, người của Trần gia thôn từng đánh chủ ý với lương thực của Trương gia thôn, chỉ là khi bọn họ tìm tới thì vừa lúc gặp phải tang thi 1 mới tiến hóa nên bị tàn sát.

Nếu không phải con tang thi 1 kia bận ăn thịt tươi sống, đội ngũ của bọn họ không ai chạy thoát.- Đi theo tôi!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trương gia thôn, thản nhiên nói một câu, sau đó dẫn Bạch Cốt cùng tiểu Thanh hướng Trương gia thôn đi tới.

Hơn ba trăm đầu tang thi hắn cũng không xem vào trong mắt, cho dù trên người hắn vẫn còn thương tích.- Đi!Nhìn Nhạc Trọng thản nhiên đi thẳng tới Trương gia thôn, Trần Vọng cùng bốn thanh niên khác liếc nhìn nhau, một cỗ dũng khí trào lên, theo sát sau lưng Nhạc Trọng.Đi tới cửa thôn, Nhạc Trọng trực tiếp lấy ra một cây súng lục 54, hướng cửa thôn nổ một phát súng.Một tiếng súng vang, nhóm tang thi vốn đang bồi hồi bên trong Trương gia thôn đều vặn vẹo đầu, lung la lung lay đi về hướng bên này.Trong đó có ba con tang thi S1 động tác cực nhanh, downlo ad eb ook mới n hấ t .tạ i, k kt ruy-en.c om, chạy ra khỏi thôn hướng Nhạc Trọng vọt tới.Trần Vọng nhìn thấy ba con tang thi S1 từ trong thôn vọt ra, sắc mặt lập tức tái nhợt, thân thể run rẩy nhìn Nhạc Trọng nói:- Nhạc đội, chính là quỷ ăn thịt người tốc độ rất nhanh!Lúc trước Trần Vọng làm đội viên đội tìm kiếm, tận mắt nhìn thấy một con tang thi 1 thủ tiêu ba gã thành viên trong đội, một người bị làm thịt tại chỗ, hai người bị xé vỡ thân thể, bị cuốn hút lập tức trở thành tang thi.

Người bị tang thi ăn thịt không ngừng hét thảm, tới hiện giờ âm thanh thê lương kia còn quanh quẩn trong đầu hắn.Bốn người Trần Niên, Ngưu Siêu, Triệu Tinh cùng Tôn Dã nhìn thấy ba con tang thi S1 sắc mặt đại biến, cơ hồ muốn xoay người chạy trốn.- Xử lý chúng nó, Bạch Cốt!Nhạc Trọng nhìn ba con tang thi S1 xông tới, hướng Bạch Cốt ra lệnh, với lực cường hóa hiện tại của nó, có thể dễ dàng xử lý ba con tang thi S1 kia.

Chương 125: Kính sợChỉnh sửa : kktruyen.comNghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Bạch Cốt vẫn luôn đứng bên cạnh hắn đột nhiên trong mắt lóe ra linh hồn ma hỏa, tiến lên một bước dài, thật giống như một vị tướng quân cổ đại vung búa hướng ba con tang thi S1 phóng tới.Khoảng cách trăm thước dài nhưng Bạch Cốt chỉ một lần phát lực vài giây đã vọt tới, búa lớn vung lên, trực tiếp đem một đầu tang thi S1 chặn ngang chặt đứt, ruột cùng nội tạng cùng máu đã biến thành đen thui rơi đầy đất.Không hề ngừng nghỉ, Bạch Cốt tiếp tục vọt tới trước, một bước dài xông vào bên trong hai con tang thi S1 còn lại, búa lớn liên tục huy động, như cơn gió lốc đem hai đầu lâu chém bay trong nháy mắt.Năm người Trần Vọng ngơ ngác nhìn Bạch Cốt tàn sát ba con tang thi S1 kia, trong ánh mắt tràn ngập vẻ khiếp sợ lẫn khó tin.

Đây là quỷ ăn thịt người đã truy đuổi đội ngũ mười lăm người của bọn họ thừa sống thiếu chết, thế nhưng ở trong tay người kia lại giống như gà con bị dễ dàng giết hại, điều này làm bọn họ trong khoảnh khắc không cách nào tiếp thụ.Trần Vọng nhìn Bạch Cốt có chút hưng phấn hỏi Nhạc Trọng:- Nhạc đội, vị kia là ai?

Thật là lợi hại!Trần Vọng khi trước nhìn thấy Bạch Cốt dễ dàng đánh bại hai gã thủ vệ Trần gia thôn thì đã biết Bạch Cốt hết sức lợi hại, nhưng không hề nghĩ đến còn lợi hại tới như vậy.- Hắn gọi là Bạch Cốt, chúng ta đi thôi!Nhạc Trọng thản nhiên nói một câu, nhặt lên sinh tồn tệ cùng một hộp báu màu trắng tuôn ra từ đầu ba con tang thi 1, đi nhanh vào trong Trương gia thôn.Theo thời gian trôi qua, tang thi cấp thấp càng ngày càng khó tuôn ra trang bị của Thần Ma hệ thống.Năm người Trần Vọng nhìn thấy bóng lưng kiên cố của Nhạc Trọng mặc dù còn có chút sợ hãi, nhưng vẫn đi theo.Lúc này tang thi bên trong Trương gia thôn đã bắt đầu khởi động đi ra cửa thôn, hình thành một thi đàn nhiều tới mấy trăm đầu.- Thật nhiều quỷ ăn thịt người!Năm người Trần Vọng vốn đang đầy nhiệt huyết đi theo Nhạc Trọng, nhưng khi nhìn thấy thi đàn nhiều tới mấy trăm con sắc mặt biến thành vô cùng tái nhợt, hai chân không thể khống chế run rẩy lên.Một con tang thi cùng mấy trăm con tang thi hợp thành thi đàn tạo nên lực áp bách hoàn toàn khác hẳn.

Thi đàn nhiều tới mấy trăm con đủ làm toàn bộ người sống sót của Trần gia thôn xé thành phấn vụn, càng không cần nói tới bọn họ chỉ có sáu người.Nhạc Trọng nhìn thấy thi đàn đang đi tới, giơ súng bắn, ngay trán một con tang thi khoảng cách chừng bảy mươi thước trực tiếp hiện ra một lỗ máu, vô lực ngã trên mặt đất.Bạch Cốt hóa thành một hung thần giết chóc, chỉ mấy bước đã xông vào bên trong thi đàn, búa lớn không ngừng huy động, xoay chuyển như cơn gió.

Toàn bộ tang thi bị gió xoáy thổi quét đầu bị chém bay, hoặc thân thể bị trực tiếp trảm thành hai đoạn.

Trên con đường xung phong của nó, nhấc lên một trận mưa bão đầu lâu cùng tay chân bị chém cụt văng tung tóe.Nhạc Trọng đi theo phía sau Bạch Cốt, hai mắt bình tĩnh, cầm một khẩu súng lục 54 tùy tay bắn, đem tang thi đang lảo đảo đi tới nhất nhất bắn chết.Thanh Vũ Ưng tiểu Thanh đứng bên cạnh Nhạc Trọng nhìn thấy tang thi, hung quang trong mắt chớp động, vẫy cánh, đôi móng vuốt mạnh mẽ luân phiên phóng tới trước, xông thẳng vào bên trong thi đàn, mỏ chim bén nhọn nhanh như chớp mổ xuống, dễ dàng mổ bạo một đầu tang thi.Đàn tang thi vây tới tiểu Thanh, tiểu Thanh vỗ cánh lập tức đem chúng đánh bay.

Tuy rằng tiểu Thanh chỉ là ấu điểu, nhưng là thú biến dị, hung hãn tuyệt luân.

Những con tang thi bình thường căn bản không cách nào trảo phá lớp lông vũ bên ngoài của nó.Nhạc Trọng, Bạch Cốt, tiểu thành cùng tổ hợp hung hãn vô cùng, tang thi chặn đường vừa vây tới đã bị bọn họ giết chết sạch sẽ.

Chậm rãi bước trong đống xác chết, Nhạc Trọng mang theo năm người Trần Vọng thật dễ dàng giết sạch toàn bộ tang thi chặn đường trong thôn, thản nhiên đi ra Trương gia thôn.Sau khi năm người Trần Vọng theo Nhạc Trọng đi ra khỏi Trương gia thôn, vẻ mặt vừa có chút hưng phấn lại có chút hốt hoảng.

Bọn họ làm sao cũng không nghĩ được Trương gia thôn có mấy trăm con tang thi vây khốn thật đơn giản đã bị ba người Nhạc Trọng giết chết đi xuyên qua, nghênh ngang thoát ra.- Thật là lợi hại!Trần Vọng nhìn theo bóng lưng Nhạc Trọng trong mắt thoáng hiện vẻ sùng bái lẫn kính sợ.

Hắn là lần đầu tiên chứng kiến người mạnh mẽ như Nhạc Trọng, nguyên bản hắn còn có chút không phục khi nghe cha hắn muốn đi nhờ vả người kia, thế nhưng trong một khắc này toàn bộ lòng không phục đã hoàn toàn biến mất.Nhạc Trọng chỉ giết những con tang thi chặn đường ra thôn mà chưa giết sạch toàn bộ tang thi trong thôn.

Sau khi hắn rời khỏi trong Trương gia thôn vẫn còn không ít tang thi, xem như một lá chắn thiên nhiên khiến cho người bên ngoài không thể thông qua nơi đó tiến vào Trần gia thôn.Trong mấy chục người của Trần gia thôn, có ba mươi mấy thợ săn khỏe mạnh, chỉ cần thêm chút huấn luyện cùng đầu nhập chiến đấu thực tế, bọn hắn chính là chiến sĩ tốt nhất.Đi ra Trương gia thôn, theo Trần Vọng dẫn đường Nhạc Trọng lại xuyên qua Nê Thu Câu, đi thêm vài dặm đường lúc này mới đến đường lộ bên ngoài.Vừa đi trên đường Nhạc Trọng vừa nhìn Trần Vọng đi bên cạnh hỏi:- Còn bao xa mới tới Thạch Mã trấn?- Hẳn còn năm cây số!Trần Vọng nhìn xung quanh, lại nhìn Nhạc Trọng đáp.Nhạc Trọng cũng đưa mắt nhìn cảnh vật xung quanh, tiếp tục đi tới.Đúng lúc này, từ một phương hướng truyền tới tiếng súng kịch liệt, Nhạc Trọng nhướng mày hướng chỗ kia nhìn thoáng qua hỏi:- Bên kia là địa phương nào?Trần Vọng nhìn thoáng qua bên kia đáp:- Bên kia là Đại Nham x e-m tạ.i kkt ru y-en.-com- trấn, qua Đại Nham trấn cách đó không xa là Thạch Mã trấn!- Đi xem!Nhạc Trọng lại hướng chỗ tiếng súng đi tới.Đi tới lối vào Đại Nham trấn, Nhạc Trọng nhìn thấy một chiếc xe bus, một chiếc Hummer cùng một chiếc Jeep đang cố gắng giãy thoát khỏi mấy trăm con tang thi phía trước.Xe bus, Hummer cùng Jeep đều là loại xe dễ dàng đụng bay tang thi.

Nhưng số lượng thi đàn thật sự là quá nhiều, ba chiếc xe lâm vào trong thi đàn căn bản nửa bước khó thoát.

Bọn hắn một đường đè nghiến tang thi, nhưng vẫn có thật nhiều tang thi vây quanh, không ngừng dùng móng vuốt cào cấu cửa xe, dùng thân thể đụng xe, đem ba chiếc xe đụng tới mức không ngừng chao đảo, khiến tốc độ của bọn họ biến thành cực kỳ chậm chạp.Nếu như không có người ra tay cứu viện, kết cục của người sống sót trong ba cỗ xe cũng chỉ bị xé thành phấn vụn hầu như không còn.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn qua đó, lại nhìn năm người Trần Vọng nói:- Các anh ở đây chờ tôi, tôi đi cứu người!Năm người Trần Vọng liếc mắt nhìn nhau, gật gật đầu.

Với thực lực của bọn họ nếu nhảy vào thi đàn chỉ còn con đường chết.Nhạc Trọng bước nhanh tới chỗ thi đàn, ở khoảng cách còn chừng trăm thước hắn vươn súng, trên trán từng con tang thi lập tức hiện ra một lỗ hổng.Nghe được tiếng súng, thi đàn ngửi được hương vị người sống liền hướng qua Nhạc Trọng lảo đảo đi tới.- Xử lý bọn hắn!Nhạc Trọng ra lệnh cho Bạch Cốt cùng tiểu Thanh.Bạch Cốt cùng tiểu Thanh nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng liền hướng thi đàn vọt tới.

Chương 126: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comBạch Cốt cùng tiểu Thanh xông vào thi đàn, nhấc lên một trận huyết tinh gió lốc.

Không có bất kỳ con tang thi nào có thể chống đỡ được một búa của Bạch Cốt cùng một cú mổ của tiểu Thanh.

Những tang thi hành động vô cùng chậm chạp kia bị hai bên liên thủ không ngừng oanh giết.Cảm nhận được động tĩnh bên này, đàn tang thi vây quanh ba chiếc xe liền di chuyển về hướng Bạch Cốt cùng tiểu Thanh, nhất thời khiến áp lực của ba chiếc xe kia giảm bớt không ít.Ba chiếc xe vừa lấy được không gian trống trải lập tức phát động mã lực lớn nhất từ trong thi đàn vọt ra, từng con tang thi không ngừng bị đụng bay.Ba chiếc xe vừa xông ra thi đàn, nhưng không hề giảm tốc độ mà trên đường chạy đụng bay hơn mười con tang thi đồng thời đụng lên trên người Bạch Cốt đang cùng thi đàn chiến đấu kịch liệt.Bạch Cốt cũng không chịu được lực va chạm của chiếc xe bus, cùng sáu con tang thi bị xe bus đụng bay sang một bên.Mặt khác chiếc Hummer cũng hung hăng đụng thẳng lên trên người tiểu Thanh đang cùng đám tang thi chiến đấu kịch liệt.Tiểu Thanh bị chiếc Humer va chạm phát ra một tiếng bi minh, bị đánh bay sang một bên.- Tiểu Thanh!Gặp tình huống này, đôi mắt ng-u ồn : k,k t r u y e-n..-com Nhạc Trọng đỏ rực phát ra một tiếng rít gào phẫn nộ.

Hắn vạn lần không ngờ hắn ra tay cứu đám người trong xe nhưng người trong xe lại ngoan độc như vậy, vì muốn trốn nhanh hơn một chút còn đem cả người cứu mình đụng văng ra.Đánh bay tiểu Thanh cùng Bạch Cốt, không còn vật gì chặn đường, ba chiếc xe vội vàng cướp đường mà chạy, đồng thời còn vô cùng ngoan độc hướng ngay Nhạc Trọng đang đứng giữa đường đụng tới.- Một đám cặn bã!Nhạc Trọng giận dữ, ngón tay chỉ vào hướng xe bus, một ma pháp trận trống rỗng xuất hiện, ngay sau đó từng quả cầu lửa oanh thẳng lên bánh xe bus.Oanh một tiếng nổ, bánh xe trước bị nổ tung oa, chiếc xe vọt sang một bên mặt đường.Hai chiếc còn lại càng thêm hung hãn hướng Nhạc Trọng đụng qua.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, tốc độ cao đã trải qua nhiều lần cường hóa phát động, thân thể nghiêng qua, nhanh như quỷ mị tránh khỏi hai chiếc xe kia đụng tới.Ngay khi hai chiếc xe chạy ngang qua người hắn, Nhạc Trọng phát động kỹ năng Khủng Cụ thuật, tinh thần uy nghiêm vô cùng khổng lồ trong nháy mắt bao phủ phạm vi trong vòng mười thước.

Hai chiếc Hummer cùng xe Jeep vừa chen qua người người lập tức bị trúng Khủng Cụ thuật, tài xế bên trong nháy mắt bị hoảng sợ mất đi tri giác, hôn mê bất tỉnh vọt sang hai bên đường.Nhạc Trọng cũng không hề liếc mắt nhìn những kẻ sống sót trong ba chiếc xe, vội vàng phóng về hướng tiểu Thanh.Ba con tang thi lảo đảo chắn ngay trước mặt hắn, hắn rút ra Đường đao phỏng chế mỗi đao một con, dễ dàng đem ba con tang thi chém đứt đầu.Nhạc Trọng đi tới bên người tiểu Thanh, chỉ thấy trong mắt mắt ấu điểu Thanh Vũ Ưng biến dị hiện lên tia thống khổ, vỗ vỗ cánh hồi lâu cũng không thể đứng dậy.Thanh Vũ Ưng chính là bá chủ không trung, thực lực trên mặt đất chỉ có thể khi dễ tang thi bình thường, tiểu Thanh còn là một con chim non, bị cỗ Hummer va chạm thân thể đã bị thương không nhẹ.Lúc này Nhạc Trọng đã cường hóa tới 26 cấp, nhưng nếu bị một chiếc Hummer đụng lên người hắn cũng sẽ bị thương nặng.Nhạc Trọng nhanh chóng lấy ra cứu mạng thảo cùng nước cho tiểu Thanh nuốt vào.Sau khi dùng cứu mạng thảo, lúc này tiểu Thanh mới yên tĩnh trở lại, nhưng còn chưa thể đứng lên, hiển nhiên bị thương không nhẹ.Ở một bên Bạch Cốt như không có việc gì đứng dậy từ chỗ bị đánh bay, không hề có chút ảnh hưởng huy động búa chém giết tang thi chung quanh.

Nó là sinh vật bất tử, trừ phi phá hư đầu của nó, khiến linh hồn ma hỏa trong đầu nó biến mất, nếu không nó căn bản sẽ không tử vong.Mất đi chiến lực trọng yếu như tiểu Thanh, tuy rằng Bạch Cốt hung hãn tuyệt luân không ngừng chém giết tang thi, nhưng cũng bị hơn trăm con tang thi còn sống sót vây tới.Còn có hơn một trăm con tang thi hợp thành thi đàn hướng Nhạc Trọng đi qua.- Xem ra hôm nay phải liều mạng!Nhạc Trọng nắm chặt Đường đao, khẽ cau mày, vừa rồi né tránh hai chiếc xe kia va chạm đã kéo theo thương thế của ắn, lúc này miệng vết thương của hắn mơ hồ làm đau, khó thể tiến hành chiến đấu với cường độ cao.

Nhưng còn chưa tới thời khắc cuối cùng hắn tuyệt không muốn buông tha cho tiểu Thanh.

Dù sao nếu tiểu Thanh trưởng thành, tương lai tuyệt đối là một trong những đòn sát thủ của Nhạc Trọng.Năm người Trần Vọng nhìn thấy thi đàn đi về hướng Nhạc Trọng, đưa mắt nhìn nhau có chút không biết phải làm sao.

Nếu chỉ có hơn mười con tang thi bọn hắn còn dám xông lên cùng Nhạc Trọng kề vai chiến đấu, nhưng nếu hơn trăm con tang thi, lực uy hiếp làm năm người thật sự sợ hãi không dám nhúc nhích.Một gã nam tử dáng người mạnh khỏe, lưng đeo đại đao khoảng chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tên Ngưu Siêu nhìn Trần Vọng hỏi:- Trần Vọng, làm sao bây giờ?Trần Vọng nhìn Nhạc Trọng cầm Đường đao hướng trăm con tang thi, trên mặt lộ vẻ do dự.

Mặc dù hắn có chút kính sợ Nhạc Trọng nhưng nếu hiện tại bảo hắn vì Nhạc Trọng đối chiến tang thi hắn thật sự làm không được.Đúng lúc này nương theo thanh âm tiếng động cơ vang tới, một chiếc bộ binh chiến xa cùng một chiếc Jeep quân dụng hướng bên này chạy đến.Từ bên trong bộ binh chiến xa Lưu Diễm ở thật xa đã nhìn thấy được Nhạc Trọng, chợt hưng phấn kêu lên:- Nhạc đội!

Đó là Nhạc đội!

Nhanh đi!

Nhanh lái qua đi!Dưới sự thúc giục của Lưu Diễm, chiếc bộ binh chiến xa cùng Jeep quân dụng lao nhanh tới trước người Nhạc Trọng.

Khẩu súng máy 86 thức 7.62mm điên cuồng nổ vang, hình thành một màn mưa đạn đem thi đàn bắn ngã rạp trên mặt đất như cắt lúa.

Có tang thi bị đạn oanh trúng đầu, trực tiếp đem sọ não của nó oanh bay.Cửa xe bộ binh chiến xa mở ra, năm cường hóa chiến sĩ trực tiếp lệ thuộc quyền chỉ huy của Nhạc Trọng nhảy xuống, trong tay cầm Đường đao phỏng chế hướng thi đàn vọt tới, thoáng chốc đã xông vào trong thi đàn, chém giết đàn tang thi bình thường kia.Ngoại trừ năm trực hệ đội viên, còn có năm chức nghiệp binh sĩ lúc trước đi theo Nhạc Trọng cũng lao xuống xe.Năm binh sĩ kia khác với trực hệ đội viên, trong tay bọn họ thuần thục cầm súng trường, không ngừng bắn tỉa, đem từng con tang thi bắn bạo đầu.Bọn họ đều là tinh nhuệ từng liệp sát thật nhiều tang thi, mười người vừa gia nhập chiến đoàn cộng thêm hung thần Bạch Cốt, đàn tang thi bình thường kia không cách nào chống đỡ, không bao lâu đã bị tiêu diệt sạch sẽ.Chiến sự vừa kết thúc, Lưu Diễm đi tới bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập vui mừng nói:- Nhạc đội!

Anh quả nhiên không có việc gì!Nhạc Trọng chỉ vào ba chiếc xe, nhìn Lưu Diễm trầm giọng ra lệnh:- Đem toàn bộ đám gia hỏa trong xe bắt ra cho tôi!- Dạ!Lưu Diễm ứng lệnh, dẫn người đi đem toàn bộ người trong ba chiếc xe bắt ra ngoài.

Chương 127: Chém đầuChỉnh sửa : kktruyen.comNgười sống sót trong ba chiếc xe rất nhanh đã bị Lưu Diễm dẫn người bắt xuống, áp giải tới trước người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cưỡng chế lửa giận trong lòng, lẳng lặng quan sát đám người sống sót lấy oán trả ơn bị áp giải tới trước mặt.Nhóm người sống sót tổng cộng hai mươi lăm người, mười bốn nam giới, mười một nữ nhân.Bên trong những nữ nhân có một cô gái chừng hai mươi mốt tuổi, mặc váy liền áo màu trắng, dáng người đầy đặn, hai chân thon dài xinh đẹp, tướng mạo càng tinh xảo tuyệt luân, đồng thời mang theo cỗ khí chất tự tin cùng tao nhã, cực kỳ xinh đẹp động lòng người.Bộ hạ của Nhạc Trọng vẫn có người thỉnh c hỉ.nh. s-ử-a b-ở i, k ktr u,y.e n .co m thoảng nhìn qua nàng, cho dù trước cuối thời mỹ nữ như vậy cũng tuyệt đối là đỉnh cấp mỹ nữ.

Sau cuối thời rất nhiều nữ nhân xinh đẹp đều bị nam nhân tàn phá, khí chất bị làm nhục hoàn toàn hỏng mất.

Loại nữ nhân vẫn còn khí chất tự tin cùng tao nhã như vậy cực kỳ hiếm thấy.- Kháo, các người là ai?

Dám đối với tôi như vậy, biết tôi là ai không…Một nam tử trẻ tuổi mặc bộ quần áo hàng hiệu đắt giá quốc tế trừng mắt nhìn đội viên áp giải kêu lên.Nhạc Trọng đi tới trước người nam tử trẻ tuổi kia, lạnh băng hỏi:- Nga!

Bản thân tôi muốn biết anh là ai!Một nam tử trung niên đeo kính mắt, trên người mang theo một cỗ quan vị đi ra, nhìn Nhạc Trọng đánh ra giọng quan nói:- Vị tiểu đồng chí này, lãnh đạo của anh là ai, để cho hắn tới gặp tôi, tôi là phó chủ tịch thành phố Lũng Hải Lý Viễn.

Vị này chính là con trai của Bộ ủy trung ương Mã bộ trưởng Mã Minh!Lý Viễn nhìn thấy nhóm người Nhạc Trọng có bộ binh chiến xa, chỉ có bộ đội chính quy mới có thể có được vũ khí như vậy.

Hơn nữa nhóm người của Nhạc Trọng do vật tư khan hiếm, đội viên cùng binh sĩ đều mặc quân phục cũ, vì vậy hắn mới tìm lãnh đạo của Nhạc Trọng.Mã Minh liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, vênh váo đắc ý nói:- Biết tôi là ai chưa?

Nếu đã biết thì để người của anh bảo hộ tôi đi căn cứ thành phố Lũng Hải!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn nhị thế tổ Mã Minh, lại nhìn lướt qua nhóm người sống sót, gằn từng tiếng lạnh lùng nói:- Vừa rồi là ai hạ lệnh lái xe đụng người cùng sủng vật của tôi?Nhóm người sống sót bị ánh mắt Nhạc Trọng chạm tới đều cúi đầu, không dám đối diện với hắn.Lý Viễn nghe được ngữ khí Nhạc Trọng không tốt, nhướng mày, thanh âm trầm xuống nói:- Tiểu đồng chí, để lãnh đạo của anh tới gặp tôi!Lưu Diễm khinh miệt liếc mắt nhìn Lý Viễn, hướng nhóm người sống sót tự hào nói:- Lãnh đạo của chúng tôi đang đứng trước mặt các người, chính là vị này – Nhạc Trọng Nhạc tổng đội trưởng!Ánh mắt toàn bộ người sống sót đều rơi lên trên người Nhạc Trọng, ngay cả mỹ nữ khí chất tao nhã cũng tò mò nhìn hắn.- Bắt lái xe ra cho tôi!Nhạc Trọng mệnh lệnh một tiếng, hai gã đội viên trực hệ liền kéo ba người đi ra.Nhạc Trọng quét mắt nhìn ba người, ngữ khí băng hàn tới cực điểm:- Ai cho các anh lái xe đụng người của tôi?Ba gã lái xe đều cúi đầu, im lặng không nói.

Truyền thống trong nước là thẳng thắn theo khoan, nhưng lại đi ngồi tù, mà kháng cự theo nghiêm, lại về nhà ăn tết.

Bất cứ hành vi nào đối kháng với chính phủ chính là muốn chết, mà phía sau bọn họ lại là đại biểu chính phủ phó thị trưởng Lý Viễn, còn thêm ngưu bức là con trai bộ trưởng trung ương, bọn hắn tự nhiên sẽ không bán đứng đối phương trước mặt mọi người.Nhìn ba gã lái xe im lặng không nói gì, Mã Minh lạnh lùng cười, nhìn Nhạc Trọng liếc mắt khiêu khích.Nhạc Trọng chỉ vào một gã lái xe, ngữ khí lạnh lẽo tới cực điểm nói:- Tốt lắm!

Các anh trung tâm đỡ cho chủ, thật sự là tốt lắm.

Từ Văn!

Đem đầu của hắn chém cho tôi, loại tiểu nhân lấy oán trả ơn này, tôi không cần lưu!Hai gã đội viên trực hệ liền tiến lên, đem tài xế kia kéo ra ngoài.Một gã đội viên tên Từ Văn tiến tới, ánh mắt băng sương cầm Đường đao phỏng chế vung tay chém rụng, đem đầu tên lái xe kia chặt đứt, máu tươi từ cổ hắn phun mạnh ra, thủ cấp tràn ngập vẻ kinh ngạc lăn trên mặt đất, đôi mắt mở thật lớn, làm người ta cực kỳ sợ hãi.- A…Chứng kiến một người sống ở ngay trước mặt mình bị chém đầu, thật nhiều người sống sót đều phát ra tiếng thét chói tai sợ hãi, đặc biệt là những nữ nhân.Nhị thế tổ Mã Minh nhìn thấy tình cảnh bi thảm của tài xế kia thoáng chốc bị dọa tới sắc mặt tái nhợt, phía dưới không thể khống chế từng giọt chất lỏng màu vàng từ bên trong quần của hắn tràn xuống mặt đất.Nữ nhân khí chất tao nhã, xinh đẹp động lòng người cũng bị dọa đến mặt hoa thất sắc.Trong mắt một nam tử trung niên đứng bên cạnh Mã Minh chợt lóe hàn quang, đột nhiên động, hướng Nhạc Trọng vọt tới.

Hắn chính là bảo tiêu mà Mã bộ trưởng tìm về bảo hộ cho đứa con bao cỏ, là một gã bộ đội đặc chủng xuất ngũ hàng thật giá thật, thực lực cực kỳ cao cường, địch nhân chết dưới tay hắn không dưới hai mươi người.Nhạc Trọng đứng yên bất động, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm tên nam tử trung niên kia.Linh hồn ma hỏa trong mắt Bạch Cốt đang đứng bên cạnh Nhạc Trọng chợt chớp lên, huy búa hóa thành một đạo gió xoáy đem bộ đội đặc chủng thân thủ nhanh nhẹn kia trực tiếp chém ngang eo.Thân thể tên nam tử trung niên bị chặt làm hai nửa, máu tươi cùng nội tạng từ nửa thân trên của hắn rơi xuống, thế nhưng hắn vẫn còn chưa chết, nửa thân trên rơi trong vũng máu thống khổ giãy dụa kêu thảm.Nhạc Trọng nhấc tay một phát bắn thủng đầu người kia, kết thúc nỗi khổ của hắn.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm hai gã lái xe còn lại, ngữ khí băng giá hỏi:- Ai cho các anh lái xe đụng người của tôi?Một gã lái xe hù dọa tới mức không còn khống chế, chỉ thẳng Mã Minh, khóc quỳ trên mặt đất liều mạng hướng Nhạc Trọng cuống quýt dập đầu nói:- Là hắn!

Là hắn để cho tôi lái xe đụng người của ngài!

Hắn nói sau khi đụng người hết thảy trách nhiệm do hắn đến gánh vác.

Hắn là con trai của đại quan trung ương, tôi không có khả năng chống lại mệnh lệnh của hắn.

Đừng giết tôi!

Van cầu anh đừng giết tôi ah!

Tôi chỉ nghe lệnh làm việc ah!Sắc mặt Mã Minh trắng nhợt, lớn tiếng mắng:- Kháo!

Mày cũng dám bán đứng tao!

Có tin tao giết chết mày hay không!Gã lái xe còn lại thân thể run rẩy quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng, lớn tiếng khóc nói:- Là Lý Viễn Lý chủ tịch bảo tôi đụng người!

Tôi chỉ nghe lệnh làm việc, van ngài đừng giết tôi!

Đừng giết tôi!Lý Viễn cũng đã biến sắc, lớn tiếng kêu lên:- Trương Thành, mày đừng ngậm máu phun người!Lúc này là lúc sống chết trước mắt, Lý Viễn đã bất chấp hết thảy.Lái xe Trương Thành khóc ròng chỉ vào một gã nam nhân dáng người gầy yếu nói với Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng Nhạc tổng đội trưởng, thật là Lý chủ tịch nói!

Lúc tôi lái xe có hỏi qua hắn, hắn nói hết thảy do hắn gánh trách nhiệm.

Không tin anh có thể hỏi người kia, Lôi Gian, anh cũng nghe được!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm tên nam nhân dáng người gầy yếu lạnh lùng hỏi:- Có thật không?

Nếu anh không nói thật, bị tôi hỏi ra chân tướng, anh cũng chết theo tốt lắm!Bị tử vong uy hiếp, thân thể Lôi Gian run rẩy, dùng thanh âm run run nói:- Thật sự!

Trương Thành cũng không nói dối, là Lý chủ tịch mệnh lệnh!

Tôi nghe được!Lý Viễn tức giận đến phát run, nhìn tâm phúc của mình lớn tiếng mắng:- Lôi Gian!

Mày lòng lang dạ sói, chẳng lẽ mày đã quên chức trưởng phòng của mình là ai giúp mình đề thăng sao!

Chương 128: Tin tức quân doanhChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lạnh lùng nói:- Lôi hai người bọn hắn ra đây!Bốn gã đội viên đi tới đem Mã Minh cùng Lý Viễn lôi sềnh sệch đi ra.Thần tình Lý Viễn hoảng sợ lớn tiếng rít gào:- Mày đây là mưu phản!

Phản cách mạng!

Mày lạm dụng hình phạt riêng, phản động, đối nghịch nhân loại.

Muốn làm kẻ địch cùng Đảng, cùng chính phủ, cùng nhân dân.

Mày tiếp tục như vậy cuối cùng sẽ không có kết cục tốt!Sắc mặt Mã Minh đồng dạng trắng bệch, không còn vẻ ngang ngược càn rỡ như trước đó, lớn tiếng kêu khóc:- Đừng giết tao!

Ba ba của tao sẽ không bỏ qua cho mày!

Ba ba của tao sẽ không bỏ qua cho mày!Lý Viễn cùng Mã Minh bị bốn gã đội viên đẩy té trên mặt đất.Nhìn Lý Viễn cùng Mã Minh bị lôi ra ngoài, nữ tử khí chất tao nhã hình dáng xinh đẹp không khỏi dựa gần một nam tử trung niên dáng người bình thường nhưng hai mắt thường lóe lên tinh quang như điện đứng bên cạnh.Thấy được ánh mắt của cô gái xinh đẹp kia, nam tử trung niên khẽ lắc đầu.

Cho dù hắn cũng là một bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nhưng bị nhiều cao thủ vờn quanh cũng không thể cứu được Mã Minh.

Mà Bạch Cốt đứng cạnh Nhạc Trọng càng làm hắn vô cùng kiêng kỵ, cho dù là hắn cũng không nắm chắc chống đỡ được một búa của Bạch Cốt.Nhạc Trọng quay đầu nhìn năm người Trần Vọng đang đi tới, đem súng lục 54 ném tới trong tay Trần Vọng, chỉ vào Mã Minh ra lệnh:- Bắn chết hắn!Trần Vọng cầm súng lục trong tay, sắc mặt tái xanh, tay không ngừng run rẩy, hắn giết qua tang thi nhưng chưa từng giết người.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Trần Vọng, lạnh lùng nói:- Nếu anh không hạ thủ được, tôi cũng không ép anh.

Tôi từng đồng ý với cha anh nếu ông ấy mang mọi người trng thôn tới đầu nhập, tôi sẽ cho hắn thành lập một tiểu đội.

Nhưng tiểu đội chiến đấu dưới trướng của tôi nhất định phải hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của tôi, nếu anh không thể làm được, vậy thì đừng làm đội viên chiến đấu, nên đi làm khổ lực tốt hơn!Trong lòng Trần Vọng lạnh lẽo, tay vẫn run rẩy không ngừng.Đúng lúc này Triệu Tinh đứng một bên lại bước tới một bước dài, đoạt lấy khẩu súng trong tay Trần Vọng trực tiếp kê lên trên đầu Mã Minh, bóp cò.- Đừng giết tao…Phanh một tiếng súng vang, ngay giữa trán nhị thế tổ Mã Minh ngang ngược càn rỡ kia hiện lên một lỗ thủng, vô lực ngã trên mặt đất.Triệu Tinh nhìn Trần Vọng lớn tiếng nói:- Trần ca!

Anh đang do dự cái gì?

Những tên cặn bã này đều là đồ vô sỉ vong ân bội nghĩa.

Nếu không có Nhạc đội ra tay, tất cả bọn hắn đều bị quỷ ăn thịt người ăn hết sạch sẽ.

Nhạc đội cứu bọn hắn mà bọn hắn còn muốn giết Nhạc đội, người như vậy giết chẳng có gì đáng tiếc!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn kỹ Triệu Tinh, phát hiện Triệu Tinh chính là thanh niên ngày đó đến nhà Trần Trữ cầu cứu cho Trần Thạch Đầu, hắn đi tới trước người Triệu Tinh vỗ vỗ vai hắn, nói:- Tốt lắm!

Anh nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh của tôi.

Từ giờ trở đi anh chính là đội trưởng tiểu đội thứ bảy!Triệu Tinh ưỡn ngực, tuy rằng hắn không biết trọng lượng chức đội trưởng tiểu đội thứ bảy là gì, nhưng được Nhạc Trọng khích lệ hắn cảm thấy vô cùng vinh hạnh.Trên đường đi, Triệu Tinh đã bị biểu hiện của Nhạc Trọng hoàn toàn thuyết phục.

Tuổi trẻ xúc động, nhìn thấy hành vi vô ân bội nghĩa của đám người Mã Minh làm hắn phẫn nộ không thôi.Nhạc Trọng lấy lại súng lục trong tay Triệu Tinh, đi tới trước người Lý Viễn.Lý Viễn nhìn Nhạc Trọng tận lực cầu xin nói:- Đừng giết tôi!

Van cầu anh đừng giết tôi!

Anh làm x.em o,n,line, tạ-i kkt,ruyen. co-m vậy rõ ràng là phạm tội!- Đi chết đi!Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương nổ một phát súng vào giữa trán Lý Viễn, khai ra một lỗ máu.Trong mắt Lý Viễn tràn ngập vẻ hối hận kinh hãi, thi thể vô lực ngã xuống mặt đất.Xử lý xong Lý Viễn, Nhạc Trọng đi tới trước mặt hơn hai mươi người sống sót lạnh lùng nói:- Tôi gọi là Nhạc Trọng.

Từ giờ trở đi các người là chiến lợi phẩm của tôi.

Nam nhân đi làm khổ lực, nữ nhân đợi an bài!Tuy rằng Nhạc Trọng đã giết chết đầu đảng tội ác nhưng hắn không hề có chút hảo cảm gì đối với nhóm người sống sót này.

Hắn sẽ dùng Thạch Mã trấn làm trung tâm xây dựng một căn cứ cho người sống sót, vậy cần thật nhiều khổ lực, những nam nhân kia hắn dự tính cho họ đi làm việc đó.Một gã tài xế bị chém đầu, một người bị chém eo, hai người bị xử bắn, dưới sự uy hiếp khủng bố như thế toàn bộ người sống sót đều lạnh run, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng đều tràn ngập sợ hãi, không người nào dám nói thêm lời gì.Đúng lúc này cô gái có khí chất xuất chúng, gương mặt đẹp động lòng người dùng một thanh âm mềm nhu êm tai nói:- Chờ một chút!Nhạc Trọng nhướng mày, liếc mắt nhìn cô gái kia lãnh đạm nói:- Cô có chuyện gì?

Vô nghĩa không cần nhiều lời!Cô gái này tuy rằng khí chất xuất chúng, tao nhã động lòng người lại xinh đẹp bất phàm, nhưng Nhạc Trọng cực kỳ chán ghét nhóm người vong ân bội nghĩa kia, vì vậy không hề có chút hảo cảm đối với nàng.Hạ Nguyệt nhìn thẳng Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Chào ngài, tôi là Hạ Nguyệt.

Hành động va chạm ngài cùng bộ hạ của ngài toàn bộ đều do cá nhân Lý Viễn cùng Mã Minh gây ra, không quan hệ gì tới chúng tôi.

Xin hỏi có thể thả tự do cho chúng tôi không?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Hạ Nguyệt, lạnh lùng cười:- Không được!

Hiện tại các người là chiến lợi phẩm của tôi.

Nếu muốn tự do cũng được, lấy vật tư để đổi.

Súng ống đạn dược, lương thực thuốc men, chỉ cần cô lấy đủ vật tư, tôi sẽ cho cô tự do rời đi.

Nếu không cô hãy thành thật nghe theo an bài!Nhóm người sống sót này còn chưa biết được thế giới bên ngoài bao nhiêu tàn khốc, một lòng muốn thoát khỏi bàn tay của thủ lĩnh như Nhạc Trọng.

Hoàn toàn giống như nhóm người sống sót của thành phố Lôi Giang từng được Nhạc Trọng cứu ra, còn chưa bị quy luật cuối thời tra tấn thê thảm.Hạ Nguyệt chỉ chỉ bảo tiêu bên người nàng, nói:- Tôi biết ở gần đây có một quân doanh.

Ở nơi đó nhất định có thật nhiều trang bị vũ khí, tôi dùng địa chỉ của quân doanh kia đổi lại sự tự do của tôi cùng của người này được chứ?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Hạ Nguyệt, cười trào phúng:- Có thể!

Nhưng quân doanh kia nhất định phải ở gần bên này.

Nếu là quân doanh nằm gần huyện Thanh Nguyên thì không cần nhắc tới!Thế giới bên ngoài cực kỳ tàn khốc, ngay cả căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải cũng thiếu hụt vật tư, mạng người tiện hơn con kiến.

Mỹ nữ như Hạ Nguyệt muốn đến căn cứ thành phố Lũng Hải chẳng khác nào đem dê vào miệng cọp.

Nhưng nếu đối phương nguyện ý dùng địa chỉ một quân doanh đổi lấy tự do thì Nhạc Trọng cũng nguyện ý cho nàng rời đi.

Đối với một thế lực mà nói, tầm quan trọng của súng ống đạn dược cùng trang bị vũ khí vượt xa một đại mỹ nữ.Địa chỉ các nơi trú quân bình thường đều được giữ bí mật, thuộc loại cơ mật quân sự.

Chỉ có dân bản xứ ở gần bên trong lơ đãng đi ngang qua mới có thể phát hiện.

Ngoài ra chỉ có cao tầng quân đội hoặc người có quan hệ mới có thể biết, tiểu nhân dân như Nhạc Trọng căn bản không biết địa chỉ quân doanh, nếu không hắn đã sớm dẫn người đi thu phục nơi đó.Mỗi một quân doanh đại biểu cho thật nhiều súng ống đạn dược, một khi có thể thu phục, sức chiến đấu của thế lực Nhạc Trọng có thể trở nên mạnh mẽ hơn nhiều.Hạ Nguyệt chỉ vào phía tây nói với Nhạc Trọng:- Hơn mười cây số phía tây có một quân doanh, nơi đó có một bộ binh doanh trú đóng…

Chương 129: Khách đến từ căn cứ thành phố Lũng HảiChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cắt đứt lời nói của Hạ Nguyệt:- Không cần nói thêm!

Trước tiên cô theo chúng tôi trở về, đợi khi tìm được địa chỉ quân doanh tôi sẽ thả hai người tự do.

Trước đó sự an toàn cùng tài sản các vị chúng tôi đều sẽ bảo hộ, hơn nữa cung cấp bảo đảm cuộc sống ở hạn độ thấp nhất!Hiện tại Nhạc Trọng bị thương nặng, dù thể chất của hắn viễn siêu người thường cũng không thể mang theo chút binh lực như vậy đi thu phục cả một quân doanh.

Việc khẩn cấp trước mắt là khôi phục tốt thương thế của mình.

Nếu hắn khôi phục chiến lực như lúc toàn thịnh, mấy trăm tang thi bình thường hắn cũng có thể chậm rãi giết sạch.Do Bạch Cốt cùng năm tên chiến sĩ cường hóa hợp lực, tiểu Thạch được dời lên một chiếc Hummer.Xe bus mất một bánh xe sau khi lấy hết xăng cũng bị vứt bỏ, toàn bộ người sống sót ngoại trừ Hạ Nguyệt cùng hộ vệ của nàng, tất cả chỉ có thể đi bộ theo sự giám thị của bộ binh chiến xa đi về Thạch Mã trấn.Nhạc Trọng vừa quay về biệt thự, Lộ Văn tràn đầy lo lắng nhào vào trong lòng của hắn, vui đến phát khóc nói:- Nhạc Trọng ca ca, anh không sao chứ!Vẻ mặt Quách Vũ thật hâm mộ nhìn Lộ Văn nằm trong lòng Nhạc Trọng, nàng cũng muốn trước tiên nhào vào trong lòng hắn nhưng lý trí của nàng đã đè nén xúc động của nàng.- Anh không sao!

Văn Văn, đi theo anh!Nhạc Trọng nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Lộ Văn, mang theo nàng đi ra ngoài biệt thự.Nhạc Trọng chỉ vào tiểu Thanh hoàn toàn không chút tinh thần nói với Lộ Văn:- Nhanh dùng kỹ năng trị liệu khinh thương giúp nó chữa trị!Lộ Văn tò mò nhìn tiểu Thanh, đi qua.Thanh Vũ Ưng vốn là một loài thú biến dị hung lệ cao ngạo chuyên ăn thịt, nếu không phải tiểu Thanh là chim non thì Nhạc Trọng không khả năng dùng Tuần Phục thuật thu phục được nó.

Tiểu Thanh chỉ thân cận với một mình Nhạc Trọng, Lộ Văn vừa mới đến gần nó thì trong mắt nó chợt lóe hung quang, mỏ chim hướng Lộ Văn mổ tới.Nhạc Trọng mẫn cảm thấy được sát ý của tiểu Thanh, vội vàng quát bảo ngưng lại:- Dừng tay!

Đây là một trong những nữ chủ nhân của ngươi, không được thương tổn nàng!Nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, sát ý trong mắt tiểu Thanh chợt lóe rồi biến mất, không phát động công kích Lộ Văn.Lộ Văn thật cẩn thận đi tới bên người tiểu Thanh, phát động kỹ năng trị liệu, trợ giúp tiểu Thanh chữa trị thương thế.Dưới kỹ năng trị liệu của Lộ Văn, thương thế của tiểu Thanh bắt đầu nhanh chóng khôi phục, ánh mắt nó nhìn Lộ Văn cũng biến thành nhu hòa.

Tuy rằng thú biến dị không thể nói chuyện, nhưng linh tính vượt xa dã thú trước cuối thời mấy chục lần, nó có thể phân biệt ra ai đối xử tốt với nó, ai có ác ý với nó.Tiểu Thanh là thú biến dị, năng lực tự lành thật cường hãn.

Hơn nữa sau khi nó bị thương Nhạc Trọng đã dùng cứu mạng thảo truyện được copy tại kktruyen.com giúp nó trị liệu thương thế, lại được kỹ năng của Lộ Văn chữa trị, rất nhanh đã khôi phục hơn phân nửa, vỗ cánh đứng lên.Lộ Văn nhìn tiểu Thanh, đưa tay vuốt ve linh vũ trơn mượt của nó nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng ca ca!

Con chim lớn này tên gọi là gì?Lộ Văn rất thích con Thanh Vũ Ưng tướng mạo uy vũ trước mặt, điều này làm cho chợt nghĩ tới đại điêu trong Thần Điêu Hiệp Lữ.

Tuy rằng là hai loài chim khác nhau, nhưng Thanh Vũ Ưng uy vũ hung mãnh vượt xa đại điêu trong phim không biết bao nhiêu lần.Nhạc Trọng cười:- Nó gọi là tiểu Thanh!- Vì sao gọi tiểu Thanh?- Anh thấy linh vũ của nó màu xanh nên đặt tên là tiểu Thanh.- Nhạc Trọng ca ca, anh đặt tên thật không có trình độ!- Ha ha…khụ khụ…Nhạc Trọng cười, đột nhiên nhướng mày ôm ngực phải của mình ho khan lên.- Nhạc Trọng ca ca, anh làm sao vậy?

Tổn thương còn chưa khỏe sao?

Mau về nghỉ ngơi đi!Lộ Văn nhìn Nhạc Trọng biến sắc, vội vàng đi tới bên cạnh đỡ lấy hắn nói.

Nàng nhớ lại cảnh tượng Nhạc Trọng là bị Thanh Vũ Ưng đánh xuyên qua ngực phải bắt đi.Quách Vũ cũng đi tới, đôi mắt to xinh đẹp nhìn Nhạc Trọng, nhu tình ngập tràn.Nhạc Trọng nhìn Quách Vũ, đưa tay vuốt vuốt mái tóc mềm mại của nàng, đi về phòng nghỉ ngơi.Nhạc Trọng quay về Thạch Mã trấn, Trì Dương mang theo đội viên hai tiểu đội tinh nhuệ cùng một chiếc bộ binh chiến xa chạy tới Trần gia thôn, đem người sống sót trong thôn đều cứu trở về.Thạch Mã trấn là một trấn nhỏ, trong trấn cũng không có công nghiệp nặng, lại có vài cửa hàng nghề nguội, mà trong số người sống sót của Thạch Mã trấn mà Nhạc Trọng đã cứu cũng có ba gã thợ rèn.

Nhạc Trọng cho ba người dẫn theo mấy tay học nghề bắt đầu chế tạo vũ khí lạnh như đại đao, tấm chắn cùng nỗ tiễn.Trước cuối thời Thạch Mã trấn là một trấn nhỏ có mấy ngàn người cư trú, trong tiểu trấn có thật nhiều lương thực cùng phó thực phẩm.

Sau khi chiếm được số lương thực này, áp lực lương thực tuy rằng vẫn tồn tại nhưng đã giảm hơn rất nhiều.Sau khi đạt được đại lượng lương thực, đãi ngộ cho thành viên trong biên chế của Nhạc Trọng đã đạt được đề cao.

Cơm cứu tế cho người sống sót bình thường mỗi ngày ngoại trừ ba bát cháo loãng, còn tăng thêm được một bánh mỳ.Chính sách của Nhạc Trọng chính là người không lao động không có lương thực, cung cấp cơm cứu tế tuy rằng sẽ không làm người đói chết, nhưng cũng không cho họ được no bụng mà không cần làm việc.Trong trấn còn một trạm phát điện bằng than, bên trong chồng chất thật nhiều than đá, nếu toàn lực khởi động thiêu đốt than đá đủ cung cấp điện lực cho cả trấn trong hai tháng.Trước trấn nhỏ có hơn trăm nam nhân dùng xi măng cùng sắt thép tồn kho trong trấn thi công một tường thành sơ sài.

Thứ tường thành này trong chiến tranh hiện đại hoàn toàn không có chút tác dụng, nhưng dùng đối phó tang thi thì cực kỳ hữu dụng.Cũng không phải nam nhân nào cũng có can đảm cùng Nhạc Trọng ra ngoài tiền tuyến giết tang thi, những nam nhân không muốn ra tiền tuyến đại bộ phận đều được điều động đi xây dựng tường thành.

Khi xây dựng tường thành mỗi người đều được ăn no, mỗi ngày còn có một bánh mỳ làm tiền lương.

Loại đãi ngộ này làm cho những người sống sót bị đói bụng không còn hình người trước kia cảm thấy thập phần thỏa mãn.Thật nhiều nam nữ được tổ chức lại tiến hành bắt cá hai bờ nhánh sông Lôi Giang, mỗi ngày có thể thu hoạch thật nhiều tôm cá tươi, còn có chút nam nữ thì cẩn thận đào bới rau dại ở gần sau núi Thạch Mã trấn.Hai gã tài xế lái xe đụng Nhạc Trọng cũng không bị giết chết, mà dùng bọn hắn làm chuột trắng nhỏ thí nghiệm rau dại sau núi có độc hay không.

Sau khi ăn vào hai mươi mấy loại rau dại biến dị, cuối cùng hai người cũng bị trúng độc chết.

Nhưng bọn hắn hi sinh cũng đổi lại hơn mười loại rau dại không độc, làm mọi người có cơ hội được ăn rau dại tươi mới.Hai ngày sau vết thương của Nhạc Trọng được Lộ Văn không ngừng dùng kỹ năng trị liệu cũng đã khỏi hẳn.

Khi hắn chuẩn bị dẫn người đi thu phục quân doanh, một vị khách không mời mà đến đã bị đội viên áp giải tới trước mặt hắn.Một nam tử đeo kính mắt, có vẻ thập phần nhã nhặn chừng hơn ba mươi tuổi thật đúng mực nhìn Nhạc Trọng nói:- Anh chính là Nhạc Trọng, tôi là Khổng Đào thuộc chính phủ thành phố Lũng Hải.

Lần này tôi tới là đại biểu chính phủ thành phố Lũng Hải cùng anh đàm phán!

Chương 130: H1Chỉnh sửa : kktruyen.comKhổng Đào có chút kiêu căng nhìn Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Chính phủ thành phố Lũng Hải đặc xá tội anh từng sát hại cảnh sát, tập kích quân đội.

Nhưng anh cũng phải tuân thủ vài điều kiện.

Thứ nhất đem bộ binh chiến xa cùng toàn bộ vũ khí anh lấy được trả lại cho chính phủ thành phố Lũng Hải.

Thứ hai, giải tán phi pháp võ trang toàn bộ gia nhập quân đội.

Thứ ba mang theo toàn bộ người sống sót cùng vật tư đến căn cứ thành phố Lũng Hải.

Chỉ cần anh làm được ba điều kiện này, chính phủ sẽ đặc xá tội anh đã phạm trước kia, còn cho anh giữ lại tài sản cá nhân, mang theo người nhà cùng nhau tiến vào đặc khu ở lại, trong vùng cung cấp sẽ dựa theo cấp bậc cán bộ phó phòng mà cung ứng!Ở trong mắt Khổng Đào, Nhạc Trọng chỉ là đầu lĩnh thổ phỉ.

Hơn nữa bọn hắn điều tra qua Nhạc Trọng từng đi cùng những người sống sót tiến vào thành phố Lũng Hải, suy đoán Nhạc Trọng từng có ý tưởng đi nhờ vả chính phủ thành phố Lũng Hải, bọn hắn liền lựa chọn phương pháp chiêu hàng, không tốn công sức đã có thể giải trừ võ trang của Nhạc Trọng, thu vào dưới trướng.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn chằm chằm Khổng Đào, một cỗ tinh thần uy áp vô cùng cường đại từ trong thân thể hắn trào ra, áp bức Khổng Đào cơ hồ thở không nổi.Nhạc Trọng trực tiếp hạ lệnh trục khách:- Anh trở về nói cho lãnh đạo của anh biết, toàn bộ điều kiện kia tôi không chấp nhận bất cứ điều nào.

Nếu hắn muốn bắt tôi, bảo hắn phái người tới bắt đi!

Mời về!Khổng Đào biến sắc lớn tiếng nói:- Nhạc Trọng, anh có biết hành vi hiện tại của anh mang tính chất gì không?

Là phản động, là hành vi mưu phản trái lại xã hội.

Anh đang làm kẻ địch của Đảng, của nhân dân, là hành vi mượn gió bẻ măng, nếu anh khư khư cố chấp, cuối cùng sẽ bị đóng đinh trong sự sỉ nhục của lịch sử!Nhạc Trọng nhìn thấy kẻ chính khách như Khổng Đào thật sự quá phiền lòng:- Cút!

Đuổi hắn ra ngoài!Hai gã đội viên nghe theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng lôi Khổng Đào đi.Nhạc Trọng đột nhiên thay đổi chủ ý, nói:- Chờ một chút!

Đem hắn nhốt lại, phái hai người coi chừng hắn, không cho phép hắn bước ra cửa phòng một bước!Sắc mặt Khổng Đào đại biến, vừa lớn tiếng kêu to vừa bị hai gã đội viên kéo xuống:- Nhạc Trọng, anh muốn làm gì?

Anh đang làm phản, trái lại nhân dân…Ở một bên Trì Dương lên tiếng hỏi:- Cậu định làm như tr uyện ,đ ư.ợc -cop.y.

-t.ại -k,k t r uy.en . c o m- thế nào?Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Chuyện này chỉ sợ không yên.

Khẳng định phải cùng bọn họ đánh một trận.

Chúng ta nhất định phải đạt được lực lượng càng mạnh mới được.

Tôi dẫn người đi thu phục kho đạn dược ở quân doanh.

Trì Dương, cậu đi gọi Tiếu Minh dẫn người giám thị căn cứ thành phố Lũng Hải, nếu bọn hắn có gió thổi cỏ lay gì, lập tức quay về báo cáo!Từ trong Thạch Mã trấn Nhạc Trọng tìm được sáu mươi chiếc xe máy, đại bộ phận lệ thuộc bộ đội trực thuộc của hắn, tiểu đội của Trì Dương, bộ đội bọc thép của Lưu Diễm, tiểu đội của Đại Cẩu Tử.

Mặc dù Tiếu Minh biểu hiện không tốt khi thu phục Thạch Mã trấn, nhưng hắn vẫn là chiến sĩ cực kỳ xuất sắc.Trì Dương gật đầu xoay người rời đi.- Bên kia chính là quân doanh mà tôi đã nói!Hạ Nguyệt từ rất xa chỉ vào một quân doanh thấp thoáng phía trước nói với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn theo phương hướng Hạ Nguyệt chỉ qua, quả thật có một quân doanh lẻ loi nằm ở vùng ngoại ô, ở gần bên quân doanh có nhiều tang thi mặc quân phục đang du đãng.Từ thật xa hắn liếc mắt nhìn qua quân doanh, lại nhìn qua bộ hạ của mình nói:- Tôi đi trước, các anh ở lại đây đợi mệnh lệnh!Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đi nhanh về hướng quân doanh kia.Nhạc Trọng bóp nát bịt máu, đem máu tươi đổ lên trên người Bạch Cốt.Bạch Cốt mang theo máu tươi ướt đẫm toàn thân vọt thẳng vào trong quân doanh, chỉ mấy lần chớp động đã xông vào trong thi đàn như vào chỗ không người, chém giết những tang thi mặc quân phục kia.Bị máu tươi trên người Bạch Cốt hấp dẫn, toàn bộ tang thi trong quân doanh đều hướng Bạch Cốt vây tới.Nhạc Trọng bước theo sau Bạch Cốt, cầm một khẩu súng trường 03 trong tay, thỉnh thoảng bắn tỉa, đem từng con tang thi bắn bạo đầu.

Vật lộn cận chiến tiêu hao thể lực thật sự là quá lớn, mỗi một lần Nhạc Trọng xuất thủ đều gặp quá nhiều tang thi, thậm chí là gấp trăm lần số lượng, hắn nhất định phải tiết kiệm thể lực sử dụng súng ống chiến đấu.

Hơn nữa địch nhân của hắn không chỉ là tang thi, còn có nhân loại, bởi vậy hắn chưa từng chậm trễ việc rèn luyện khả năng bắn súng của mình.Những tang thi hành động chậm chạp chính là bia ngắm rèn luyện tốt nhất cho hắn, chỉ phải không ngừng tiến hành thực nghiệm thì tài bắn súng của hắn mới có thể không ngừng tiến bộ.Tang thi càng ngày càng nhiều, Bạch Cốt vừa chém giết tang thi vừa thối lui nhanh ra sau.

Cho dù đàn tang thi không đỡ nổi hắn một kích nhưng số lượng quá nhiều, nếu hắn bị bao vây chỉ sợ sẽ bị chôn trong thi đàn không thể nhúc nhích.ừng con tang thi không ngừng bị vỡ sọ té trên mặt đất, từng con tang thi tiến tới phạm vi công kích của Bạch Cốt nếu không phải bị chém bay đầu thì là trực tiếp chém ngang eo.

Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt liên thủ chỉ thoáng chốc đã có hơn năm mươi con tang thi đều chết trong tay bọn họ.Hạ Nguyệt đứng xa xa nhìn Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt dễ dàng liệp sát tang thi, trong lòng tràn ngập kinh hãi nghĩ thầm:- Thật là lợi hại!Đột nhiên một con tang thi S2 màu xanh từ trong thi đàn cao cao nhảy lên hướng Nhạc Trọng vọt tới.Nhạc Trọng trực tiếp giơ súng hướng con tang thi S2 màu xanh kia bóp cò.Họng súng của hắn vừa nhắm ngay tang thi S2, nó liền sản sinh cảm ứng nguy hiểm, dưới chân lách qua nhanh như gió nhảy sang một bên, làm viên đạn của Nhạc Trọng bắn hụt vào khoảng không.Tốc độ con tang thi S2 nhanh như cơn gió, chỉ mấy lần chớp động đã vọt tới bên người hắn, hung hăng một trảo hướng hắn chộp tới.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe, tay phải vung đao chém thẳng tới tang thi S2, một nét hàn quang chớp động thoáng hiện, đầu của tang thi S2 lăn xuống mặt đất, một đoàn linh quang liền nhập vào trong thân thể hắn.Thật nhẹ nhàng chém giết con tang thi S2, súng trường trong tay Nhạc Trọng từng phát phát bạo đầu thi đàn.

Đã tới cấp bậc như hắn, liệp sát tang thi bình thường còn muốn tiến hóa cực kỳ khó khăn, còn không bằng đem tang thi làm bia ngắm tăng cường thuật bắn súng của chính mình.Ngay lúc Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt tùy ý liệp sát những tang thi bình thường kia, trong một tòa lầu cao trong quân doanh một con tang thi màu đỏ há to miệng, một đoàn cầu lửa hướng Nhạc Trọng oanh tới.Con tang thi màu đỏ vừa mở miệng, trái tim Nhạc Trọng lập tức đập nhanh, hắn lăn tròn tại chỗ, đoàn cầu lửa ngay sau đó liền oanh lên vị trí hắn vừa đứng, tạc ra một hố nhỏ lớn bằng nắm tay.Nhạc Trọng mang theo tro bụi phủ đầy người đứng dậy, vừa di động không ngừng vừa hướng tòa lầu cao trong quân doanh nhìn thoáng qua, tư liệu của con tang thi màu đỏ liền nhập vào trong mắt của hắn.- Hỏa diễm cảm nhiễm thể H1 30 cấp, có được năng lực phóng ra quả cầu lửa!

Chương 131: Đột kíchChỉnh sửa : kktruyen.com- Tang thi cũng có được binh chủng công kích từ xa sao!Nhìn lên con tang thi H1 màu đỏ trên lầu cao, trong lòng Nhạc Trọng dâng lên nỗi lo lắng.

Chỉ là tang thi 1 đã đủ làm người đau đầu không thôi, bây giờ lại còn xuất hiện H1 có thể công kích từ xa, như vậy cuộc chiến giữa nhân loại cùng tang thi trong tương lai sẽ càng thêm khó khăn.- Nhất định phải tìm hiểu rõ ràng tần suất công kích của nó là bao nhiêu!Nhạc Trọng ngẩng đầu nhìn H1 đang chiếm cứ tòa lầu cao trong quân doanh, không tiếp tục di chuyển mà giơ súng hướng chỗ Bạch Cốt đang chiến đấu ở cửa quân doanh vọt tới.Con tang thi H1 cũng đứng yên trên tòa lầu cao lẳng lặng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng.

Nó chỉ có bản năng công kích, không hề có chút ý thức trốn tránh, đây chính là nhược điểm lớn nhất của tang thi.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt vừa đánh vừa lui, mười lăm phút sau trên đường tiến vào quân doanh đã lưu lại hơn trăm thi thể tang thi.

Nhưng trong quân doanh lại có gần tám trăm tang thi, Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt giết nhiều tang thi như vậy nhưng số lượng cũng không thấy giảm bao nhiêu, thể lực của Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt lại không ngừng giảm xuống.Bạch Cốt cũng bị hạn chế thể lực, nếu thể lực hắn hao hết sẽ không thể tiếp tục chiến đấu.

Mà thể lực của tang thi lại kéo dài vô tận làm người sợ hãi.Sau khi tang thi H1 phóng ra quả cầu lửa đầu tiên được mười lăm phút, trong lòng Nhạc Trọng đột nhiên báo động, hắn lập tức dùng hết toàn lực tránh qua một bên.Ngay sau đó một đoàn quả cầu lửa từ trên lầu cao phóng tới, oanh ngay vị trí Nhạc Trọng vừa đứng, hiện ra một hố nhỏ cỡ bàn tay.- Tần suất bắn ra cách mười lăm phút!

Hoàn hảo!Nhạc Trọng lẳng lặng đánh giá tần suất con tang thi H1 công kích, thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Nếu hỏa diễm tang thi bắn ra tần suất quá nhanh, như vậy chỉ cần hơn mười con H1 đã đủ hình thành một chi bộ đội tiểu pháo viễn trình khủng bố.Thăm dò xong tần suất công kích của tang thi H1, Nhạc Trọng giơ súng bắn lên trời ba phát tín hiệu tiến công.Hai chiếc bộ binh chiến xa, ba chiếc Hummer, một chiếc xe tải Đông Phong chở súng máy hạng nặng từ phương xa chạy đến.Các đội viên từ trong xe nhảy xuống, trong tay cầm súng trường cùng súng tự động hướng thi đàn điên cuồng bắn phá.Trên hai chiếc bộ binh chiến xa có hai khẩu súng máy 86 thức 7.62mm, trên chiếc xe tải Đông Phong chở một khẩu súng máy hạng nặng loại 67 thức điên cuồng phụt ra mưa đạn như bão táp.Hỏa lực đan xen hình thành một màn đạn thật khủng bố, toàn bộ tang thi bị màn mưa đạn bao phủ đều bị xé thành dập nát.Bên trong thi đàn còn có hơn mười con tang thi 11, những con tang thi tiến hóa kia cũng không ngăn cản được màn đạn kim loại, liên tục bị bắn vỡ tan.- Ngừng bắn!

Đội cận chiến xông lên!Nhạc Trọng chứng kiến màn mưa đạn đem thi đàn xé vỡ, lớn tiếng ra lệnh.Chỉ dựa vào đạn dược rất khó đem thi đàn hoàn toàn xử lý, trải qua mưa đạn tẩy lễ, dù tang thi không chết nhưng thân thể cũng rách tung tóe, sức chiến đấu nhanh chóng giảm xuống, không thể hình thành trạng thái thi đàn, căn bản không phải đối thủ của đội cận chiến mặc áo giáp bằng da rắn nước biến dị.Nương theo sau từng tiếng gầm lên giận dữ, mười đội viện đội cận chiến cầm Đường đao phảng chế trong tay xông vào bên trong thi đàn, điên cuồng chém giết những con tang thi đang giãy dụa muốn đứng lên kia.

Mỗi đội viên từng giết thật nhiều tang thi, đã tiến hóa tới cấp 7, bọn họ chủ yếu được cường hóa lực lượng cùng thể lực, lại có được Đường đao sắc bén, muốn chém giết tang thi quả thật dễ dàng như cắt rau dưa.Thật nhiều tang thi ngã xuống trong tay mười đội viện đội cận chiến kia.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt phóng vào tận sâu trong quân doanh, con tang thi H1 kia chính là mục tiêu mà hắn phải giết.

Nếu để cho con H1 kia tiếp tục phóng ra cầu lửa, đội viên trân quý của hắn sẽ xuất hiện thương vong.Nhạc Trọng toàn lực lao nhanh, tốc độ chỉ nháy mắt đã siêu việt cả quán quân việt dã trăm thước trước cuối thời, hắn cùng Bạch Cốt giống như thanh kiếm sắc bén đâm thẳng vào sâu trong quân doanh.Những con tang thi chặn đường trước mặt hai người trong nháy mắt liền bị chém đứt đầu, không hề ngăn cản được hắn mảy may.Mặt khác Bạch Cốt lại vô cùng bạo lực huy búa đem đầu của những con tang thi cản đường nhất nhất chém bay, trên đường đi thật nhiều đầu của tang thi phóng lên cao, trường hợp huyết tinh cùng cực.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt vừa mới lao vào cửa tòa lầu cao trong quân doanh, một con tang thi S2 xuất hiện ngay trước mắt hắn, huy động nắm tay hung hăng oanh thẳng tới.Nhạc Trọng lách người tránh né, chui qua sát bên cạnh con tang thi S2.Tang thi S2 oanh thẳng một quyền trúng người Bạch Cốt, trực tiếp đem Bạch Cốt oanh bay xa mấy thước.Nhạc Trọng quấn ra sau lưng tang thi S2, phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm từ trong tay hắn bay lên, hắn vươn một trảo chộp lên đùi tang thi S2, xích hồng sắc ma viêm lập tức đem vùng đùi của nó thiêu thành tro tàn, cắt thành hai đoạn.Đùi phải của tang thi S2 vừa cắt thành hai đoạn, liền mất đi thăng bằng ngã xuống đất.Nhạc Trọng nhân cơ hội vung đao chém lên lưng nó, đem nó x e m tạ i. kk.t-ru.y en. c o m. chém ngã úp sấp trên mặt đất.Thừa dịp con tang thi S2 té sấp trên mặt đất, Nhạc Trọng dùng một cước hung hăng đạp lên đầu nó, ma viêm bùng nổ, đem đầu của tang thi S2 thiêu thành tro bụi.- Chúc mừng ngài thăng lên 27 cấp, đạt được hai điểm kỹ năng cường hóa!Tang thi S2 vừa chết, một đoàn linh quang nhập vào trong cơ thể Nhạc Trọng, hắn lại thăng lên một cấp.- Cường hóa thể lực, nhanh nhẹn!Nhạc Trọng làm ra lựa chọn, tốc độ cùng thể lực là phương hướng lựa chọn tiến hóa của hắn trước mắt.Nhạc Trọng đem đồ vật tuôn ra từ thi thể tang thi S2 vào trong trữ vật giới chỉ, nhanh chóng hướng lên tầng cao nhất phóng đi.Dọc theo đường đi hắn chém giết tám con tang thi bình thường, ba con tang thi 11 vọt lên tới sân thượng.Trên sân thượng, chỉ có một con tang thi H1 toàn thân màu đỏ, đầu lớn hơn người thường gấp hai, thân thể lại thu nhỏ, tay chân trướng thô to vô cùng đang đứng.Cảm ứng được sự xuất hiện của Nhạc Trọng, tay chân con tang thi H1 cùng động, hướng hắn vọt tới.- Tốc độ nhanh hơn người thường một ít!Nhạc Trọng nhìn con H1 xông về phía hắn, trong lòng thầm đánh giá.Con tang thi H1 vừa xông tới bên cạnh Nhạc Trọng, chợt mở mồm to như chậu máu hướng Nhạc Trọng táp tới.Tốc độ của Nhạc Trọng trải qua nhiều lần cường hóa, con tang thi H1 không thể so sánh, thân thể của hắn lách sang bên liền tránh khỏi con H1 tấn công.

Hắn vươn tay chộp lên thân thể con H1, cứng rắn đem con tang thi đứng sựng lại.- Phương thức cận chiến chỉ biết cắn, lực đánh vào chỉ đạt tới trình độ của người trưởng thành bình thường!

Nói cách khác, ngoại trừ việc nó có thể phóng ra quả cầu lửa viễn trình uy lực thật lớn kia, thực lực cận chiến cực yếu!Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra đánh giá, một đao trảm lên thân thể con tang thi H1.Ánh đao chớp động, đầu con H1 thật dễ dàng bị hắn dùng một đao chém rụng, so với chính thân thể còn yếu ớt hơn vài phần.

Chương 132: Thu phục quân doanhChỉnh sửa : kktruyen.comThi thể con H1 té trên mặt đất, một đoàn linh quang nhập vào thân thể Nhạc Trọng, ở bên người H1 tuôn ra một quyển kỹ năng thư, một hộp báu màu xanh, 100 sinh tồn tệ.Nhạc Trọng thu toàn bộ đồ vật vào trong trữ vật giới chỉ, lập tức phóng xuống dưới lầu.

Cuộc chiến còn chưa chấm dứt, hắn phải lập tức quay về chiến đấu.Nhạc Trọng vọt tới dưới lầu, mang theo Bạch Cốt một đường nhanh chóng chém giết hai mươi mấy con tang thi chặn đường, vọt tới cửa vào quân doanh.Chỉ thấy mười tên đội viên cận chiến chia thành hai người một tổ, lẫn nhau phối hợp trợ giúp tác chiến, thập phần nhanh nhẹn huy động Đường đao phảng chế đem đầu của từng con tang thi chém xuống.Sau lưng đội viên cận chiến, mười tên đội viên trong đội ngũ thần xạ thủ cũng cầm súng trường hướng đàn tang thi phương xa tiến hành bắn tỉa.

Dưới kỹ thuật bắn súng tinh chuẩn của họ, từng con tang thi không ngừng bị bạo đầu ngã xuống.Hai chiếc bộ binh chiến xa cùng chiếc xe tải Đông Phong ở một bên áp trận, không tham gia chiến đấu.

Đạn dược đối với bọn họ mà nói cực kỳ quý trọng, một ngày còn chưa thể sản xuất đạn dược, mỗi lần sử dụng là mỗi lần ít đi.

Nếu không gặp được thi đàn, Nhạc Trọng cũng không đành lòng cho hỏa lực hạng nặng nổ súng, hiệu suất tạo ra sẽ rất thấp.Thanh Vũ Ưng ấu điểu cũng tham gia chiến đấu, nó nhảy vào bên trong thi đàn, một lần mổ đã đem đầu tang thi mổ bạo, sau đó lại mổ thêm vài lần đã ăn con tang thi kia vào bụng.

Là thú biến dị, nó có lực miễn dịch thật lớn đối với siêu vi trùng trên người tang thi, thậm chí còn có chút thích ăn thịt chúng.Còn có hai mươi đội viên bình thường cầm súng trường trong tay không ngừng bắn tỉa hai cánh thi đàn xông tới hai bên.

Tài bắn của họ tuy rằng không bằng đội ngũ thần xạ thủ, nhưng hai phát vẫn trúng được một, không đến nỗi nào.Nhạc Trọng vừa gia nhập vào cuộc chiến đã nhanh chóng phá tan tang thi chặn đường tụ lại cùng đội viên cận chiến.Cuộc chiến kịch liệt kéo dài hơn một giờ, lúc này toàn bộ tang thi trong quân doanh mới bị Nhạc Trọng dẫn đường giết hết sạch sẽ.Từng tiểu đội chiến đấu nối đuôi nhau đi vào, bắt đầu quét sạch những con tang thi còn rải rác bên trong quân doanh.- Giàu to rồi!

Lần này chúng ta giàu to rồi!Nhạc Trọng đi vào trong quân doanh, nhìn thấy mười cỗ xe Đông Phong chở súng máy 86 thức 7.62mm, trong tim của hắn tràn ngập vui sướng.Ngoại trừ mười cỗ xe Đông Phong kia, còn có hai chiếc bộ binh chiến xa, hai chiếc chở súng máy hai nòng 14.5mm đậu nơi đó.Toàn bộ trang bị trong quân doanh vừa vào trong tay, lực cơ động cùng hỏa lực của đội ngũ Nhạc Trọng đạt được tăng lên thật lớn.Lưu Diễm phụ trách nhiệm vụ kiểm kê thu hoạch từ trong một nhà kho vọt ra, hướng Nhạc Trọng hưng phán hét lớn:- Nhạc đội!

Nhạc đội!

Lần này chúng ta giàu to rồi!

Chúng ta phát lớn!

Ngài mau tới!Nhạc Trọng nghe được lời kêu gọi của Lưu Diễm, dùng tốc độ nhanh nhất mau chóng chạy qua, rất nhanh tiến vào trong nhà kho kia.- Giàu to rồi!

Phát lớn!Nhạc Trọng vừa tiến vào nhà kho, nhìn thấy một kho trang bị vũ khí đầy ắp, hưng phấn không thôi.Từng khẩu súng trường 9 bộ mới tinh, pháo cối, lưỡi lê đa năng, máy bắn đạn, súng máy 9 bộ, súng máy hạng nặng 8 bộ, máy bắn đạn tự động 87 thức 35mm, hai khẩu súng máy hai nòng, tám bộ ống phóng rốc-két 40.Thật nhiều trang bị quân chính quy đặt trong nhà kho khiến người hoa cả mắt, chấn rung lòng người, trang bị nơi này hoàn toàn đủ cho Nhạc Trọng lập một quân doanh.Ở trong nhà kho khác còn có thật nhiều đạn dược, đạn pháo pháo cối, mảnh đạn, lựu đạn, đạn đạo Hồng Tiến – 9 phản xe tăng.Có được những trang bị vũ khí này, sức chiến đấu của bộ đội của Nhạc Trọng bay lên gấp bội lần, từ dân binh biến chất thành quân chính quy.Chiến tranh hiện đại trang bị vũ khí cực kỳ trọng yếu, có được những vũ khí chiến tranh này, Nhạc Trọng muốn đối kháng quân chính phủ căn cứ thành phố Lũng Hải cũng không hề có chút sợ hãi.Thu hoạch nhiều trang bị vũ khí như vậy, nhưng làm Nhạc Trọng có chút buồn bực, hắn không có nhiều binh lính chuyên nghiệp đến điều khiển những vũ khí chiến tranh hiện đại hóa thế này.Nhạc Trọng đem đủ loại tạp niệm ném ra sau đầu, bước ra ngoài:- Đi một bước xem một bước thôi!Giống như ong thợ cần cù vất vả, đội viên của hắn tiến vào kho vũ khí toàn bộ dời lên trên xe tải Đông Phong vận chuyển.

Trên mặt mỗi đội viên đều tràn ngập nỗi vui mừng, có vũ khí đạn dược, bọn họ có thể trở nên càng mạnh, vô luận là đối phó tang thi hay đối phó nhân loại, đầy đủ vũ khí đạn dược là cần thiết nhất.Hạ Nguyệt cùng hộ vệ của nàng tên Cao Ưng đi tới bên cạnh hắn.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Hạ Nguyệt, thản nhiên nói:- Dựa theo ước định giữa chúng ta, từ giờ trở đi cô được tự do, Hạ Nguyệt tiểu thư!Nhạc Trọng là một người trọng lời hứa, nếu hắn đã đáp ứng trả nàng tự do, sẽ không nuốt lời.Hạ Nguyệt liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi nói:- Tôi còn có thể nghỉ ngơi ở Thạch Mã trấn một lát không?Hiện tại Thạch Mã trấn được Nhạc Trọng không ngừng thu thập người sống sót, đã chậm rãi khôi phục sinh cơ.

Nhạc Trọng đối đãi người sống sót không hề hà khắc, chỉ cần người nào nguyện ý làm việc đều được ăn no bụng.

Được đội viên tuần tra, khả năng phạm tội trong trấn rất thấp.

Một khi kẻ phạm tội bị bắt giữ, ngay lập tức sẽ bị cưỡng chế đưa tới trong khổ dịch doanh làm khổ dịch, xây dựng tường thành.Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng đều muốn ở lại nơi đó nghỉ ngơi thêm một thời gian, ít nhất sống ở đó nàng không cần lo lắng vấn đề an toàn.Nhạc Trọng nhìn Hạ Nguyệt thản nhiên đáp:- Có thể, nhưng cô không phải người của hệ thống chúng tôi, chỉ có thể lĩnh cơm cứu tế.

Lương thực còn lại cô tự mình giải quyết!Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng nếu không muốn x.em tại ,k kt r uyen .co-m trở thành người của hắn, hắn cũng không miễn cưỡng, nhưng hắn cũng không rộng lượng đem lương thực nuôi hai người nhàn rỗi.Sắc mặt Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng đều biến đổi, lương thực của họ cũng không nhiều.

Mấy ngày nay đi theo Nhạc Trọng họ mới được ăn cơm tẻ, thịt bò cùng cải thìa.

Nếu bảo họ đi ăn cháo loãng cứu tế, hai người thật sự không sao chịu nổi.Hạ Nguyệt cắn chặt răng, hỏi Nhạc Trọng:- Có thể cho chúng tôi một chiếc xe hay không?

Để chúng tôi tự mình đến căn cứ thành phố Lũng Hải?Nhạc Trọng trầm tư một chút, nói:- Có thể!

Sau khi trở về tôi sẽ cho cô một chiếc xe, để chính cô tự đi căn cứ thành phố Lũng Hải!Thu hoạch được trang bị vũ khí một quân doanh lớn, một chi bộ đội bọc thép chậm rãi chạy về Thạch Mã trấn.Khi chi bộ đội vừa về đến, cả Thạch Mã trấn đều náo động cùng sôi trào.

Chi bộ đội bọc thép đại biểu cho lực lượng cường đại, có thể dễ dàng đem ngàn con tang thi tê thành phấn vụn, cũng đại biểu có thể bảo hộ an toàn cho bọn họ, làm bọn họ càng thêm an tâm mà sống sót.Trở lại Thạch Mã trấn, Nhạc Trọng cho Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng, Khổng Đào một chiếc Jeep, cho họ rời đi Thạch Mã trấn.

Chương 133: Phản ứng của căn cứ thành phố Lũng HảiChỉnh sửa : kktruyen.com- Cái gì?

Nhóm người Nhạc Trọng lấy được trang bị của một quân doanh?

Chuyện này là thật sao?Trong căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải, sắc mặt Lôi Thành xanh mét nhìn Khổng Đào như muốn xác nhận.Khổng Đào nói:- Hoàn toàn là sự thật!- Mẹ nó!Lôi Thành thấp giọng mắng một câu, sắc mặt biến hóa không chừng.Lôi Thành vừa thu phục được quân doanh trên thực tế chỉ lấy được trang bị của một bộ binh doanh.

Mười cỗ bộ binh chiến xa là bởi vì một ít nguyên nhân đặc thù mới nằm lại trong quân doanh kia.Lôi Thành dẫn người thu phục xong huyện Thanh Nguyên tiêu hao thật nhiều đạn dược, dù lấy được một ít súng ống đạn dược trong võ trang bộ, cục cảnh sát lẫn đồn cảnh sát cũng không đủ bù đắp lại số lượng đạn dược tiêu hao khi hắn thu phục huyện Thanh Nguyên.Vốn kế hoạch của Lôi Thành là nếu Nhạc Trọng không chịu đầu hàng, hắn sẽ mang binh đi tiêu diệt Nhạc Trọng.

Nhưng lúc này nghe được Nhạc Trọng thu phục quân doanh, đã lấy được trang bị của một doanh ý nghĩ của hắn lập tức trở nên dao động.

Tuy rằng hắn vẫn tin tưởng mình có thể tiêu diệt được thế lực của Nhạc Trọng, nhưng các thế lực trong huyện Thanh Nguyên vô cùng phức tạp, hắn không muốn bởi vì mình nhất thời xúc động đem quân đội của mình hao mòn hết.Khổng Đào nói:- Lôi doanh trưởng, tôi còn phải đi về hội báo với Trần chủ tịch, xin đi trước!Khổng Đào là người của Lôi Thành trong chính phủ.

Sau khi thế giới biến dị, tín hiệu đến từ trung ương đứt đoạn, Lôi Thành tay nắm binh quyền lập tức khởi lên dã tâm, hắn bắt đầu thẩm thấu thế lực vào trong chính phủ, không ít quan viên chính phủ đảo hướng Lôi Thành.

Dù sao báng súng ra chính quyền, trong tay Lôi Thành có được binh lực một doanh, còn có trang bị một doanh, là lực lượng vũ trang lớn nhất huyện Thanh Nguyên.Trong huyện Thanh Nguyên còn có nhiều thế lực lớn nhỏ, nhưng không có một lực lượng nào đủ đối kháng cùng lực lượng của Lôi Thành.

Nhưng bên trong huyện Thanh Nguyên nếu toàn bộ các thế lực liên hợp lại, Lôi Thành cũng không phải là đối thủ.

Binh lực một doanh của hắn trước kia cũng là dân chúng bình thường, tâm phúc trung tâm chân chính để hắn tin cậy cũng chỉ có hai sĩ binh chuyên nghiệp.Lôi Thành thản nhiên nói:- Đi thôi!Khổng Đào rời đi, Lôi Thành liền nhìn Phương Văn hỏi:- Anh thấy thế nào?Phương Văn cười nói:- Chuyện này cứ giao cho Trần Kiếm Phong đi đau đầu là tốt nhất!Lôi Thành nhướng mày nói:- Nếu hắn muốn chúng ta đi bao vây tiễu trừ Nhạc Trọng, chúng ta nên làm sao ứng đối?

Quét sạch phần tử phiến loạn vốn là trách nhiệm của quân đội chúng ta!Phương Văn cười nói:- Bộ đội của chúng ta còn chưa huấn luyện xong, nếu muốn mười phần nắm chắc còn cần dùng hai tháng thời gian.

Hơn nữa chúng ta huấn luyện cần thật nhiều vật tư, vừa lúc để Trần Kiếm Phong điều thêm vật tư cho quân đội chúng ta!Chính phủ cùng quân đội ngoại trừ lúc ban đầu cùng nhau hợp lực thu phục huyện Thanh Nguyên, vì tin tức từ trung ương thật lâu không truyền tới, Lôi Thành liền sinh ra dã tâm.

Nhưng trước đó vì chính phủ nắm giữ thật nhiều vật tư, tuy rằng quân đội cũng có tiểu kim khố riêng của mình, nhưng vật tư không nhiều được như bên chính phủ.Hiện tại chính phủ nắm giữ hai hệ thống lực lượng vũ trang là võ cảnh cùng cảnh sát, còn nắm giữ thật nhiều vật tư.

Dựa vào những lực lượng kia cùng vật tư thì bên chính phủ vẫn có thể có chút chế hành quân đội.Chân mày Lôi Thành thả lỏng, lộ ra mỉm cười:- Phải!Bên trong văn phòng ủy ban huyện Thanh Nguyên trang hoàng xa hoa tráng lệ, một gã nam tử trung niên tướng mạo thanh tú, mang theo khí chất nho nhã nhìn Khổng Đào trầm giọng hỏi:- Cái gì?

Hắn cự tuyệt điều kiện chúng ta đưa ra?- Đúng vậy!Khổng Đào thoáng chần chờ, cắn răng nói:- Trong mắt Nhạc Trọng không pháp kỷ, không hề có Đảng cùng chính phủ hay nhân dân.

Nghe nói hắn còn ngang nhiên sát hại quan viên chính phủ, con trai của lãnh đạo trung ương cũng chết trong tay hắn!- Không có khả năng, hắn không phải người như vậy!Đúng lúc này một nữ sinh khí chất xuất chúng, xinh đẹp phi phàm, tràn ngập khí tức thanh xuân đứng bên người Trần Kiếm Phong nhịn không được mở miệng phản bác.Khổng Đào chỉ vào Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng đứng bên cạnh nói với Trần Kiếm Phong:- Trần Dao tiểu thư, đó là chính tai tôi nghe thấy, hơn nữa lần này còn có hai nhân chứng theo tôi cùng trở về, chính là hai người bọn họ!Hạ Nguyệt nhìn Trần Kiếm Phong lộ ra dáng tươi cười duyên dáng thanh lịch nói:- Chào ngài, Trần thúc!

Chúng ta đã có nửa năm không gặp mặt phải không?Trần Kiếm Phong cẩn thận quan sát Hạ Nguyệt, biến sắc nói:- Cô là cháu gáiHạ lão, Hạ Nguyệt!Hạ lão là một trong những nhà cách mạng sớm nhất của quốc gia, Hạ gia có được thế lực khổng lồ trong nước.

Lúc năm mới tết đến Trần Kiếm Phong có đến bái kiến qua Hạ lão, nếu như trước cuối thời Hạ Nguyệt chẳng khác gì một nàng công chúa.Hạ Nguyệt thản nhiên cười, tươi đẹp phi phàm:- Đa tạ thúc thúc còn nhớ rõ cháu!Trần Dao không nhịn được nói chen vào:- Nhạc Trọng thật sự ngang nhiên sát hại quan viên chính phủ sao?- Cô là…Hạ Nguyệt cẩn thận đánh giá Trần Dao hồi lâu, cho dù kiêu ngạo như nàng không muốn thừa nhận cũng không được, cô gái trước mắt nàng là đại mỹ nữ.

Hơn nữa bên cạnh Trần Dao có một cô gái xinh đẹp có mái tóc dài xõa vai, làn da trắng tuyết, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt sắc bén lại mang theo vẻ oai hùng uy vũ vô cùng.- Đây là cháu gái của tôi tên Trần Dao, vị này là Kỷ Thanh Vũ!Trần Kiếm Phong giới thiệu với Hạ Nguyệt.Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ là cường hóa giả có được kỹ năng 3 cấp, hơn nữa Kỷ Thanh Vũ đã đột phá giới hạn cấp 10, kỹ năng nàng nắm giữ đã được thêm một lần cường hóa, là một trong số ít cường giả mạnh mẽ trong căn cứ thành phố Lũng Hải.Hạ Nguyệt nhìn Trần Dao mỉm cười, nói thẳng:- Trần Dao, Nhạc Trọng thật sự giết quan viên chính phủ.

Còn giết chết con trai của Mã bộ trưởng trung ương!Nghe xong lời này sắc mặt Trần Dao trắng nhợt, thế giới biến dị còn chưa đầy một năm, đại bộ phận mọi người trong lòng vẫn còn hướng về chính phủ.

Nhạc Trọng giết quan viên chính phủ vốn là tội lớn, còn giết con trai của đại quan trung ương, tội không thể xá.Hạ Nguyệt tiếp tục nói:- Đúng rồi, Nhạc Trọng dẫn người đi thu phục Thạch Mã trấn, một quân doanh, trước mắt hẳn đã có đủ trang bị võ trang cho một doanh!Nghe được Nhạc Trọng thu phục Thạch Mã trấn cùng một quân doanh, chân mày Trần Kiếm Phong nhíu lại.

Nếu là vậy sức chiến đấu thế lực Nhạc Trọng không thể khinh thường.

Hắn nguyên bản muốn vận dụng thủ đoạn lôi đình đem thế lực Nhạc Trọng tiêu diệt, nhưng hiện tại đã phá nát.

Dù sao đại bộ phận quân đội vừa chiêu mộ của căn cứ thành phố Lũng Hải chỉ là đạo quân ô hợp mà không phải quân chính quy trải qua huấn luyện nghiêm khắc.Trần Kiếm Phong tự hỏi một hồi, nhìn Khổng Đào phân phó:- Khổng Đào, anh mang Hạ Nguyệt tiểu thư cùng hộ vệ của nàng đi xuống, giúp nàng xử lý thủ d o w.nl oad e bo-ok- .m ới n h,ất- t ại .k kt r uyen. c,om tục thân phận đặc phái quan sát viên, an bài vào ở trong đặc khu!Sau khi thế giới biến dị, trật tự nguyên lai bị đánh loạn, trước kia Hạ Nguyệt là công chúa đảng cao cấp nhất, cho dù là Trần Kiếm Phong cũng phải có ý giao hảo.

Hiện tại Trần Kiếm Phong an bài Hạ Nguyệt ở lại đặc khu một mặt là nhớ giao tình ngày trước, một mặt là kết thiện duyên.

Dù sao thế lực Hạ gia không nhỏ, chuyện tương lai không ai nói chính xác sẽ biến thành bộ dáng như thế nào.

Chương 134: Trần Kiếm PhongChỉnh sửa : kktruyen.comSau khi Hạ Nguyệt rời đi, Trần Kiếm Phong chợt nhu nhu huyệt thái dương, cảm giác thật đau đầu.Tình huống căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải cực kỳ phức tạp.

Sau khi thế giới biến dị, thật nhiều nhân viên chính phủ biến thành tang thi.

Trần Kiếm Phong xây dựng căn cứ người sống sót tại huyện Thanh Nguyên, vừa mới đứng vững gót chân lại xuất hiện bọn quan viên xông ra ý đồ tiếp thu quả cây thắng lợi.

Thế giới biến dị không lâu, Trần Kiếm Phong chỉ có thể kiên trì đem những kẻ kia tiếp nhập vào trong hệ thống của hắn, dù sao đây đều là quan chức nhâm mệnh của chính phủ.

Những quan chức kia không khả năng chống cự tang thi, nhưng kéo bè kết phái, lục đục lẫn nhau chính là nhất đẳng hảo thủ, căn cứ chính phủ thành phố Lũng Hải rất nhiều phe phái, đã hình thành một vòng luẩn quẩn.Ngoại trừ chính phủ, ngay cả quân đội võ trang lớn nhất đã không còn thuần khiết như lúc mới biến dị, Lôi Thành làm thủ lĩnh một bên bài trừ dị kỷ, một bên mở rộng thế lực của mình.

Hiện tại Trần Kiếm Phong đã không còn cách nào chỉ huy được quân đội.Bên trong dân gian, lại có thật nhiều thế lực dân gian lớn nhỏ, vì vật tư tranh giành cấu xé lẫn nhau.

Cho dù có hình phạt nghiêm khắc, nhưng sự kiện cưỡng gian, giết người, cướp bóc, trộm cướp, tự sát linh tinh vẫn tràn lan không dứt.Ngoài ra trong căn cứ còn có một vấn đề lớn nhất, chính là vấn đề lương thực.

Người sống sót tăng trưởng lên tới hơn năm ngàn người mỗi ngày cho dù chỉ uống cháo loãng, tiêu hao vật tư cũng cực kỳ to lớn.

Chiến sĩ quân đội, nhân viên công tác chính phủ đều nhất định cam đoan đủ ăn, lương thực trong vùng đặc khu được cung ứng rộng mở.

Dưới tình huống như thế lương thực dự trữ nguyên lai của huyện Thanh Nguyên nhiều nhất chỉ đủ kiên trì được bốn tháng.

Đây là dưới tình huống dân cư không tiếp tục gia tăng.

Phải biết rằng mỗi ngày đều có mười mấy người hoặc mấy chục người từ những thị huyện hay hương thôn gần bên đi tới gia nhập căn cứ thành phố Lũng Hải.Cuối thời đã đến, người thường càng thêm tin tưởng chính phủ.Hiện tại đột nhiên ở ngay bên cạnh huyện Thanh Nguyên xuất hiện một thế lực có địch ý đối với căn cứ thành phố Lũng Hải, điều này làm Trần Kiếm Phong càng thêm đau đầu.Trần Kiếm Phong cũng không phải loại quan viên thanh liêm, không nhiễm bụi trần.

Nhưng hắn cũng nguyện ý làm chuyện hiện thực, là quan chức có năng lực.

Cả chính phủ thành phố Lũng Hải chỉ do một mình hắn miễn cưỡng chống đỡ, chẳng những hắn cần chủ trì việc chính trị, còn phải cân bằng lợi ích đủ mọi phương diện, gánh nặng ngàn cân đặt trên người của hắn, làm tóc của hắn sớm ngày hoa râm.Trần Dao nhìn vẻ mặt mỏi mệt của Trần Kiếm Phong, nhịn không được mở miệng nói:- Nhị thúc, để cho cháu đi gặp Nhạc Trọng nói chuyện đi!

Thái độ làm người của hắn không xấu, chính do hắn hộ tống chúng cháu đi tới đây.

Nếu không có hắn, cháu cùng Thanh Vũ căn bản không khả năng gặp lại chú!- Dao Dao!

Người đều sẽ thay đổi!

Lúc trước có lẽ hắn là người tốt, có lẽ quả thật từng có tâm lý đầu nhập chính phủ, nhưng hiện tại chỉ sợ hắn đã sớm không còn tâm tư kia!Trần Kiếm Phong cười khổ một tiếng, chậm rãi nói.Trần Kiếm Phong từ trong miệng Trần Dao nghe về chuyện của Nhạc Trọng, hắn công tác nhiều năm trong chính phủ, đối với lòng người thập phần hiểu biết.Từ ban đầu Nhạc Trọng thu phục Trường Quang thôn không lâu liền vội vàng đi tới căn cứ thành phố Lũng Hải, như vậy có thể phỏng đoán lúc ấy Nhạc Trọng thật sự có ý đầu nhập căn cứ người sống sót nơi này.

Nhưng sau đó Nhạc Trọng chủ động thu phục Thạch Mã trấn thì hắn đã đoán được Nhạc Trọng đã bỏ qua qua ý tứ đầu nhập vào căn cứ thành phố Lũng Hải.- Cháu vẫn muốn đi khuyên nhủ hắn!

Nhị thúc, để cho cháu đi khuyên hắn một lần đi!

Nếu hắn có thể gia nhập căn cứ của chúng ta, nhất định có thể trở thành người giúp đỡ thật tốt cho chú!Vẻ mặt Trần Dao kiên nghị nói.

Nàng thật không muốn nhìn thấy Nhạc Trọng thành kẻ địch của nhị thúc nàng.Trần Kiếm Phong nhìn chằm chằm Trần Dao một lúc lâu, mày giãn ra, trêu chọc cười:- Xem ra Dao Dao nhà chúng ta đã tới tuổi yêu đương rồi sao!Khuôn mặt Trần Dao đỏ lên, tâm loạn như ma, nhịn không được lớn tiếng giải thích:- Nhị thúc, chú đang nói gì đấy.

Cháu không có thích Nhạc Trọng đâu!

Người kia tính khí lạnh lùng, tính tình lại thối, không hề có chút phong độ thân sĩ.

Cháu làm sao lại thích hắn?

Cháu không thích hắn chút nào!

Hơn nữa hắn đã có một bạn gái mười lăm tuổi, cháu làm sao thích một kẻ la lỵ khống như thế!- Xem ra nàng thật sự yêu thích Nhạc Trọng rồi!Trần Kiếm Phong nhìn vẻ mặt bối rối của Trần Dao, khẽ cau mày, ngón tay nhẹ gõ lên bàn.

Hắn vốn chỉ muốn nói đùa một chút, nhưng thật không ngờ lại thật sự thử ra được cảm tình của cháu gái.Trần Kiếm Phong cực kỳ xem trọng chuyện môn đương hộ đối.

Nếu như trước cuối thời hắn tuyệt đối sẽ ra tay ngăn cấm tình cảm lưu luyến giữa Nhạc Trọng cùng Trần Dao.

Nhưng hiện tại Nhạc Trọng đã trở thành cường hóa giả thực lực cực mạnh, còn có được lực lượng vũ trang vượt qua trăm người, trở thành do.w,nl o.a d- P-R C ,mới -nh ấ.t t.ạ i k,k-tr.u.ye n,.c-om.

đối tượng mà ngay cả chính khách tiêu chuẩn như hắn cũng phải vô cùng xem trọng.Trần Kiếm Phong suy nghĩ một lúc, dứt khoát nói với Trần Dao:- Được rồi!

Cháu cùng Thanh Vũ cùng đi khuyên nhủ hắn là được.

Nếu như hắn nguyện ý lại đây gia nhập căn cứ của chúng ta, chú có thể cho hắn mang theo người của hắn thành lập đặc cảnh đệ tứ đại đội, cho hắn làm đội trưởng!Sau khi biết được thái độ cùng thế lực của Nhạc Trọng, Trần Kiếm Phong bỏ qua ý niệm hoàn toàn giải trừ võ trang của Nhạc Trọng trong đầu, thay đổi thành phong chức mời chào hắn tới dưới trướng.

Đặc cảnh đội là võ trang do Trần Kiếm Phong trực tiếp nắm trong tay, toàn bộ đãi ngộ đều là tốt nhất, mỗi một đặc cảnh đều là đối tượng được người thường hâm mộ trong căn cứ.

Đội trưởng càng không cần phải nói, là đối tượng được mượn sức khắp nơi.Ánh mắt Trần Dao sáng lên, nói:- Một lời đã định!Trần Kiếm Phong mang theo vẻ mỉm cười nói:- Một lời đã định!- Cháu quay về cùng Thanh Vũ chuẩn bị một chút!Trần Dao lôi kéo Kỷ Thanh Vũ rời khỏi văn phòng.Nơi ở của Trần Dao là một căn nhà đơn độc nằm trong hoa viên tiểu khu.Trần Dao vừa về tới trong phòng, Thái Hiểu đã đi tới hô:- Trần Dao, cô đã trở lại!

Mau tới ăn cơm trưa.Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đi vào nhà.Bên trong nhà, Thái Hiểu, Trương Lệ, Lâm Kỳ, Vương Phương, Trần Thanh đang ngồi.Trên bàn cơm bày một bát cháo loãng lớn, bảy bánh mì cắt thật chỉnh tề cùng bảy miếng thịt, đây chính là cơm trưa của các nàng.Trong bảy người chỉ có Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ có được thân phận đặc cung đạt được lương thực do chính phủ cung ứng, năm nữ nhân còn lại không ai có công tác chính thức, các nàng chỉ có thể lưu lại trong nhà nhờ lương thực của Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ cứu tế mà sống.Nguyên bản lương thực cung ứng cho hai người lại biến thành cho bảy người, lập tức biến thành khẩn trương.

Đương nhiên lấy quan hệ giữa Trần Dao cùng Trần Kiếm Phong, chỉ cần nàng há mồm thì đãi ngộ vật tư sẽ được đề cao.

Nhưng Trần Dao không thể làm như vậy, bởi vì nàng cũng không phải loại nữ nhân có bệnh công chúa ngang ngược tùy hứng.

Hơn nữa bảy nàng dựa theo vật tư cung cấp hiện tại đã xem như vượt qua người thường rất nhiều.

Chương 135: Diêu DiêuChỉnh sửa : kktruyen.comTrần Dao ngồi xuống, cầm lên một bánh mì lớn cắn một cái hỏi:- Trương Lệ, mọi người tìm việc làm thế nào?Trước cuối thời, Trần Dao có chút chướng mắt loại thực vật như bánh mì khô khốc không mùi vị gì như thế.

Nhưng sau cuối thời, nàng đã thay đổi rất nhiều, một bánh mì cùng một miếng thịt cũng đã làm tiểu công chúa ngày xưa thập phần thỏa mãn.Chần chờ một thoáng, Trương Lệ chậm rãi nói:- Không tìm được công tác thích hợp!Trương Lệ các nàng chỉ là sinh viên bình thường, còn chưa tốt nghiệp, hoàn toàn không có kinh nghiệm công tác.

Trong những người sống sót bên ngoài còn có thật nhiều nhân tài tinh anh thành tích cao trong xã hội, hiện tại trong đặc khu cho dù là người quét đường nếu như không có quan hệ, ít nhất cũng là tinh anh thạc sĩ.Đương nhiên lấy tư sắc của Trương Lệ các nàng nếu muốn tiến vào hành nghiệp đặc thù cũng vô cùng đơn giản.

Nhưng Trương Lệ các nàng còn chưa tới nỗi cùng đường, tự nhiên sẽ không đi làm những việc kia kiếm tiền.Thái Hiểu uống một ngụm cháo, chần chờ một thoáng nói:- Ngày hôm qua tôi đi ra ngoài thấy Triệu tỷ, nàng muốn cầu chúng ta cho vay một cân gạo, có cấp cho nàng không, Trần Dao?Trần Dao trầm mặc do dự một lúc, nói:- Nàng mang theo một đứa bé cũng không dễ dàng!

Lần sau cô nhìn thấy nàng thì mang nàng tới lĩnh nửa cân gạo đi!Từ sau khi Trần Dao đương gia mới cảm giác được làm chủ một nhà thật gian nan.

Chỉ tính bảy nàng mỗi ngày đều phải tiêu hao không ít vật tư, hơn nữa nàng lại có đồng tình tâm không nhỏ, thỉnh thoảng lại tiếp tế những nữ nhân khác từng cùng các nàng đến căn cứ người sống sót trong thành phố Lũng Hải, vì vậy ngày tháng càng thêm căng thẳng.Ăn xong một bánh mỳ, Trần Dao do dự một chút, nói:- Tôi chuẩn bị đi gặp Nhạc Trọng một lần, các cô ai đi với tôi?- Tôi muốn đi!- Tôi cũng muốn đi!Năm người Trương Lệ chợt sáng mắt, lập tức đáp.

Ở trong này, các nàng giống như người hỗn ăn chờ chết, ngoại trừ đặc khu nơi nào các nàng cũng không dám đi.Cho dù là ngay trong đặc khu, Trương Lệ các nàng cũng không dám tùy tiện đi loạn.

Trị an trong đặc khu không tệ, nhưng luật pháp đối với con cháu quan viên trong này hoàn toàn không có bất cứ tác dụng gì.

Các nàng từng nhìn thấy một nữ nhân giúp việc nhà xinh đẹp không có bất kỳ bối cảnh đi trên đường bị mấy nam tử trẻ tuổi kéo vào một ngôi lầu xa hoa bên đường.Vài tên cảnh sát nhận được báo nguy đi tới chỗ tòa lầu kia dạo qua một vòng, sau đó một người đi vào, nhưng mặt xám mày tro đi ra, cuối cùng thu đội rời đi.Trước cuối thời cho dù có dư luận internet giám sát cũng đã có người dám ngang nhiên cưỡng bức nữ nhân viên công vụ cấp dưới, con cháu đặc quyền đụng chết người dân sau đó nghênh ngang rời đi.

Càng không cần nói tới sau cuối thời, trật tự tan vỡ, đạo đức tiêu vong.

Luật pháp trong căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải thật tàn khốc, nhưng chỉ nhằm vào dân chúng bình thường, đối với con cháu quan lớn không hề có bao nhiêu lực ước thúc.Chứng kiến một màn kia, Trương Lệ các nàng càng sợ hãi không dám ra ngoài tìm việc làm, hoàn toàn đánh mất tin tưởng đối với căn cứ, ngay cả công tác giúp việc nhà cũng không dám đi làm.

Lúc này các nàng mới biết ngày trước khi đi theo bên cạnh Nhạc Trọng là thời gian hạnh phúc thế nào, từ sau khi rời khỏi hắn ở trong một thế giới tàn khốc như vậy, một nữ nhân không có thực lực muốn sinh tồn thật cực kỳ gian nan.Trong lòng Trần Dao có chút phức tạp liếc mắt nhìn năm cô gái, nói:- Như vậy chúng ta cùng đi đi!…Sáng sớm, trong trường bắn Thạch Mã trấn, trong tay Nhạc Trọng cầm súng trường 03 thức đang hướng bia ngắm cách ngoài trăm thước liên tục bắn ra mười phát súng.Sau mười phát súng, ngay giữa bia ngắm hiện ra tám lỗ thủng, trong đó có hai phát nằm lệch ở ô thứ chín cùng thứ tám.Ở bên cạnh Nhạc Trọng có một la lỵ đáng yêu tướng mạo tinh xảo, mái tóc ngắn, dáng người nhỏ gầy, chính là la lỵ Diêu Diêu mà Nhạc Trọng phát hiện bên ngoài Thạch Mã trấn.

Diêu Diêu nhìn Nhạc Trọng bắn liên tục, đôi mắt to sáng ngời nhìn chằm chằm vào khẩu súng trường trong tay hắn.Nhìn thấy Nhạc Trọng buông súng trường, Diêu Diêu chạy tới trước người hắn, vươn hai tay dùng thanh âm la lỵ đáng yêu nói với hắn:- Cho em chơi một chút!Nhạc Trọng nhìn tiểu la lỵ chỉ mới mười tuổi liếc mắt, trực tiếp đem khẩu súng trường đặt vào trong tay nàng:- Cẩn thận lực phản chấn!Tuy Diêu Diêu chỉ mới mười tuổi, nhưng sau khi nàng tiến hóa tố chất thân thể đã chiếm được tăng lên toàn diện.

Lực lượng cùng cường độ thân thể của nàng đều đạt tới 8 cấp, tương đương 80% nam tử trưởng thành, muốn chơi súng trường 03 thức thật không thành vấn đề.Diêu Diêu tiếp nhận khẩu súng trường, yêu thích không buông tay vuốt ve hồi lâu, lúc này mới giơ súng trường nhắm ngay tấm bia ngoài trăm thước.Một tiểu la lỵ thân cao chỉ tới 1m36 cầm một khẩu súng ống dài mười ly làm cho người ta có cảm giác kỳ dị hài hòa.Diêu Diêu bóp cò, phanh một tiếng súng vang, một phát hoàn toàn bay ra ngoài không trúng tấm bia!Diêu Diêu cắn môi, liên tục bóp cò, đem toàn bộ viên đạn bắn sạch, bắn xong một băng đạn rốt cục chỉ lưu lại vài vết đạn trên bia ngắm ngoài trăm thước.- Đạn!Diêu Diêu bắn hết băng đạn, trong mắt hiện lên ánh sáng hưng phấn, vươn tay về hướng Nhạc Trọng đòi hỏi viên đạn.Nhạc Trọng túm lấy khẩu súng trường, nói:- Tốt lắm!

Hôm nay chỉ tới đây!

Em mau nhanh đi học!Trẻ con là tương lai của nhân loại, sau khi thu phục Thạch Mã trấn, Nhạc Trọng chiêu mộ hơn mười giáo viên bắt đầu giảng dạy tri thức cho trẻ em sống sót.

Theo vật tư dư dả, cơm nước của mọi người đều được cải thiện, không cần tiếp tục ăn cháo mà xem tại kktruyen.com đổi lại ăn cơm.Diêu Diêu bĩu môi nói:- Đi học nhiều không có ý nghĩa.

Hơn nữa học mấy thứ kia chẳng có tác dụng gì!Trước cuối thời trong thời chiến tranh loạn lạc ngay cả trẻ em cũng cầm súng ra chiến trường.

Sau cuối thời rất nhiều nhi đồng tính khí càng dã, càng thêm không có tâm tư học tập.

So sánh với học tập bọn trẻ càng thích đi tìm rau dại, bắt cá bắt tôm cải thiện cơm nước trong nhà.

Nếu không phải Nhạc Trọng quy định nhi đồng không đi học không có cơm ăn, trong trường học rất khó tuyển nhận được học sinh.Nhạc Trọng nhìn Diêu Diêu trừng mắt nói:- Em có đi hay không, không đi anh sẽ đánh mông của em!Diêu Diêu lui ra sau vài bước, hai tay ôm lấy mông nhỏ của mình, trừng mắt liếc Nhạc Trọng, cuối cùng khuất phục dưới dâm uy của hắn bỏ chạy nhanh như chớp.

Lần trước nàng không nghe lời hắn, liền bị hắn bắt lại hung hăng đánh vào mông của nàng một trận, lúc này mới chịu thành thật trở lại.Một cô gái mặc sơ mi trắng, bên dưới là quần màu vàng nhạt, tất vải trắng, giày da nhỏ, thoạt nhìn thật thanh thuần đáng yêu, nàng chính là Trần Diệu từ một bên đi tới, đem khăn mặt đưa qua cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cầm khăn mặt lau mồ hôi trên người, hỏi:- Thế nào?

Ở trong này đã quen chưa!Nhạc Trọng vừa mới tiến hành huấn luyện cá nhân phụ trọng 150kg chạy 5km, sau khi chạy xong lúc này hắn mới đến huấn luyện bắn súng, mỗi ngày hắn đều không ngừng rèn luyện thân thể của chính mình.

Chương 136: Luyện binh.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrần Diệu nói tự đáy lòng:- Nơi này tốt lắm, so với Trần gia thôn thật tốt hơn nhiều!Sau khi đi vào Thạch Mã trấn, toàn bộ nam tử trưởng thành của Trần gia thôn đều gia nhập vào đội ngũ của Nhạc Trọng, trở thành chiến sĩ dưới trướng của hắn.

Thôn dân Trần gia thôn chẳng những là thợ săn, còn có kinh nghiệm dùng vũ khí lạnh chiến đấu với tang thi, Nhạc Trọng có chút chờ đợi biểu hiện của bọn họ.Nam tử Trần gia thôn sau khi gia nhập đội ngũ của Nhạc Trọng, mỗi ngày đều có cơm ăn no bụng, còn có thể ăn được một ít cá tôm, rau dại vân vân.

Đối với việc ở lại bên trong Trần gia thôn, ngay cháo bắp cũng ăn không đủ no, bọn họ đã hết sức hài lòng.Nhạc Trọng phân phó:- Đi gọi cha của em chuẩn bị một chút, hôm nay chúng ta cần xuất động quét sạch tang thi, để cho ông ấy dẫn đội tới quảng trường chờ đi!Thu phục Thạch Mã trấn chưa lâu Nhạc Trọng vừa an bài đủ loại công việc, nhưng hành động quét sạch tang thi khắp chung quanh chưa từng dừng lại.

Mỗi ngày Trì Dương cùng Nhạc Trọng đều luân phiên dẫn đội ra ngoài quét sạch tang thi chung quanh, tìm tòi người sống sót gia nhập vào dưới trướng của mình.

Lúc này trong Thạch Mã trấn đã có hơn tám trăm dân cư, đội viên chiến đấu lên tới một trăm năm mươi người.Trần Diệu gật gật đầu, dựa theo lời phân phó của Nhạc Trọng xoay người rời đi.Tiểu đội trực thuộc của Nhạc Trọng cùng hai tiểu đội chủ lực do thôn dân Trần gia thôn mới xây dựng nhanh chóng tập kết trong sân rộng.Hai đội trưởng tiểu đội mới xây dựng của Trần gia thôn là Trần Thạch Đầu cùng Triệu Tinh.

Trong tiểu đội của Triệu Tinh còn có một đội phó là thôn trưởng Trần Trữ của Trần gia thôn trước kia.

Trần Vọng không hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh làm Nhạc Trọng rất thất vọng, bởi vậy hắn dựa theo ước định cho Trần Trữ một vị trí, nhưng chỉ là vị trí đội phó.- Đây là muốn đi chiến đấu với tang thi sao?- Nhưng vì sao chỉ có tấm chắn cùng đại đao mà không có súng?- …Nhưng khác với tiểu đội trực thuộc Nhạc Trọng chính là chiến sĩ trong hai tiểu đội còn lại đều cầm tấm chắn cùng đại đao trong tay, điều này làm cho họ có chút bất an, thì thầm nghị luận không ngừng, chỉ có tiểu đội trực thuộc Nhạc Trọng vẫn im lặng không nói chuyện đứng yên ở đó.Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Nhạc Trọng đi tới trên đài cao.Nhạc Trọng đi lên đài tiếng nghị luận mới ngừng lại.- Tôi là Nhạc Trọng!

Hôm nay là ngày các anh xuất phát tác chiến cùng tang thi.

Không sai, hôm nay trang bị cho cuộc chiến chính là tấm chắn cùng đại đao.

Đối phó tang thi bình thường những trang bị này càng thêm thích hợp hơn dùng súng ống.

Sau này toàn bộ tiểu đội chiến đấu đều phải tiến hành huấn luyện cận chiến, dùng tấm chắn cùng đại đao tiến hành chiến đấu.

Các anh đồng thời nhận việc huấn luyện bắn súng cùng huấn luyện cận chiến.

Chỉ trong vòng trăm thước, những thần xạ thủ có bảy thành khả năng bạo đầu tang thi cùng binh chủng điều khiển hỏa lực hạng nặng cùng kỹ thuật xe thiết giáp không cần sử dụng tấm chắn cùng đại đao chiến đấu!- Đương nhiên, sử dụng tấm chắn cùng đại đao chiến đấu với tang thi sẽ có tính nguy hiểm rất cao, người không muốn chiến đấu đều có thể đứng ra, tôi không miễn cưỡng!Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, trong hai tiểu đội do Trần gia thôn tạo thành đều vang lên thanh âm xôn xao.Một thôn dân trong tiểu đội của Triệu Tinh do dự một lúc, đi nhanh ra nói:- Tôi rời khỏi!- Tôi rời khỏi!Thôn dân kia vừa lui , giống như đốt lên nỗi lòng những người khác, lại có tám người lựa chọn thối lui ra khỏi chiến đấu.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn chín người kia, lạnh lùng nói:- Người rời khỏi hủy bỏ toàn bộ biên chế cùng đãi ngộ, đều đi sửa tường thành!Nghe được lời nói của Nhạc Trọng, sắc mặt chín người kia lập tức biến thành tái nhợt.

Đãi ngộ của nam nhân sửa tường thành còn không bằng cả nhân viên ngoài biên chế, mỗi ngày đều phải làm việc nặng nề, chỉ quản cơm nước no bụng, không có bất kỳ thực phẩm phụ càng không nói tới tiền lương.Mà trong đội ngũ của Nhạc Trọng cho dù là nhân viên ngoài biên chế mỗi ngày xem o nline t-ại .kktru.ye,n.c-om đều được ăn uống no đủ, còn được cấp thực phẩm phụ.

Nếu đi ra ngoài chiến đấu tìm tòi vật tư lấy được vật tư phong phú, cho dù là nhân viên ngoài biên chế cũng đạt được ban thưởng, so với nhân viên công vụ trước cuối thời còn làm cho những người sống sót khác hâm mộ.Trong chín người một người đột nhiên đổi ý nói:- Nhạc đội!

Tôi nguyện ý chiến đấu!

Đừng đem tôi sung quân đi sửa tường thành!- Tôi cũng nguyện ý chiến đấu!

Tôi không muốn đi sửa tường thành!-…Trong chín người lại có ba người đổi ý.

Nếu đi sửa tường thành chẳng khác gì là bị đi đày, cả ngày phải làm khổ lực.

Nếu là nhân viên ngoài biên chế ngoài lúc chiến đấu được nhàn hạ, còn được dùng vật tư phát xuống đi tìm nữ nhân giải trí.

Bên trong Thạch Mã trấn nghiêm cấm cưỡng gian, nhưng chỉ dùng một hộp đồ hộp là có thể tìm một nữ nhân xinh đẹp trong Thạch Mã trấn giải trí vui vẻ một buổi tối.Hơn nữa sau khi trở thành nhân viên ngoài biên chế, rất nhiều nữ nhân đều nguyện ý trở thành nữ nhân của bọn họ, không có mấy nữ nhân nguyện ý đi theo người làm khổ lực sửa tường thành.Nhạc Trọng cũng không nhìn những người kia, lạnh băng nói:- Tất cả mang đi!Hai gã đội viên cầm súng trường trong tay đi tới, áp giải chín người kia về hướng tường thành.Nhạc Trọng nhìn lướt qua người của hai tiểu đội kia, trầm giọng nói:- Còn có người nào muốn rời khỏi hay không?Nhạc Trọng tiếp tục nói:- Nếu muốn sống thật tốt nhất định phải dùng mạng đi hợp lại.

Người không muốn mạo hiểm thì thành thật đi làm khổ lực, sửa tường thành, sửa công sự tôi cũng cam đoan các anh có thể sống sót.

Nhưng khi người khác sống đầy đủ thoải mái thì các anh cũng đừng đố kỵ, đó là do người khác dùng cố gắng của mình cùng sinh mạng mình mạo hiểm đổi lấy!Nhạc Trọng dứt lời, bên dưới một trận yên tĩnh, không còn ai nói muốn rời khỏi.

Bọn họ vừa vượt qua cuộc sống mà kẻ khác hâm mộ, không ai muốn dễ dàng buông tha.- Vậy thì xuất phát!Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, mọi người trên quảng trường liền chui vào từng chiếc xe, hướng bên ngoài phóng đi.Nam Đông thôn khoảng cách Thạch Mã trấn chừng mười lăm cây số, đoàn xe của Nhạc Trọng dừng trước thôn nhỏ, từng người cầm đại đao cùng tấm chắn trong tay nhảy xuống xe, đứng xa xa nhìn vào thôn yên tĩnh như quỷ vực.Ở trong đội xe còn có một chiếc bộ binh chiếc xa áp trận.

Bộ binh chiến xa một khi chiến đấu thật quá mức hao xăng cùng đạn, bởi vậy mỗi lần Nhạc Trọng chỉ mang theo một chiếc phòng ngừa vạn nhất.Đợi sau khi tất cả mọi người xuống xe, Nhạc Trọng trực tiếp đem túi máu tưới lên người Bạch Cốt, cho hắn lao vào trong thôn.Ngửi được mùi máu tươi, tang thi trong Nam Đông thôn lảo đảo đi ra.Nam Đông thôn cũng có vài trăm nhân khẩu, mấy trăm tang thi đồng thời di chuyển hình thành một thi đàn khiến người sợ hãi.Bên trong thi đàn có một con tang thi S2 cùng vài con tang thi L1 nhanh chóng xuyên qua thi đàn, hướng Bạch Cốt đánh tới.Nhạc Trọng xung phong tới trước, cầm Đường đao phảng chế trong tay hướng con tang thi S2 cùng L1 vọt tới.Con tang thi S2 ngửi được mùi vị người sống trên người hắn liền bỏ qua Bạch Cốt hướng Nhạc Trọng vọt qua.Nhạc Trọng nghênh đón tang thi S2, song phương vừa lướt qua nhau một nét hàn quang chớp động, đầu của tang thi S2 bị một đao chặt đứt, một đoàn linh quang liền nhập vào trong thân thể hắn.

Chương 137: Mộc Dương thônChỉnh sửa : kktruyen.comBạch Cốt huy động búa lớn hung hãn tuyệt luân xông vào trong thi đàn, búa lớn huy vũ, vài con tang thi 1 trong khoảnh khắc bị chém thành vài đoạn.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đem toàn bộ tang thi tiến hóa chém giết hầu như không còn, lại đem toàn bộ đồ vật tuôn ra thu vào sau đó hai người nhanh chóng thối lui về phía sau.Thi đàn rậm rạp vẫn hướng Nhạc Trọng đi tới.Nhạc Trọng vừa lui về phía sau, tiếp nhận một khẩu súng trường, thập phần bình tĩnh hướng đàn tang thi không ngừng bắn tỉa, đem từng con tang thi trực tiếp bạo đầu.- Thật mạnh!

Thật quá lợi hại!Người của Trần gia thôn lần đầu tiên chứng kiến Nhạc Trọng chiến đấu, trong mắt mỗi người đều tràn ngập kinh hãi.

Bọn hắn nghe nói qua Nhạc Trọng vũ dũng, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Nhạc Trọng hiển lộ ra thân thủ của mình.Trần Thạch Đầu nhìn Nhạc Trọng, trong ánh mắt chớp động, trong lòng thầm nghĩ:- Thật là lợi hại!

Cho dù không có súng ống mình cũng không phải là đối thủ của hắn!Trần Thạch Đầu là thợ săn giỏi nhất Trần gia thôn, cũng là nam nhân cực mạnh, cả đời hắn chưa từng phục qua người nào, lần này chứng kiến thân thủ của Nhạc Trọng thật sự đã chịu phục.Nhạc Trọng liên tục thủ tiêu sáu con tang thi, chợt thu hồi súng trường ra lệnh:- Hỏa lực súng máy bao trùm!Tiểu đội trực thuộc Nhạc Trọng lập tức điều khiển hai khẩu súng máy hạng nặng hướng thi đàn điên cuồng bắn phá.Dưới hỏa lực súng máy hạng nặng bao phủ, thi đàn ngã xuống một mảng lớn.- Ngừng bắn!

Cận chiến đội, tiểu đội thứ bảy cùng thứ tám theo tôi lên!Nhạc Trọng nhìn thấy hỏa lực bao trùm qua thi đàn một lượt, lúc này mới lớn tiếng kêu lên, sau đó cùng Bạch Cốt với tiểu Thanh hướng thi đàn còn sót lại vọt tới.- Mọi người đi theo tôi!Trần Thạch Đầu cũng là hạng người hung hãn, lúc trước khi hắn ở Trần gia thôn đã một mình giết qua bốn con tang thi, hắn đối với đàn tang thi hành động chậm chạp kia không hề có chút sợ hãi.Theo Trần Thạch Đầu suất lĩnh, toàn bộ đội viên của hắn trong lòng trào ra một cỗ dũng khí, nổi giận gầm lên một tiếng, cầm tấm chắn cùng đại đao trong tay hướng tang thi vọt tới, tàn sát thi đàn hành động chậm chạp kia.- Mọi người đi theo tôi!Triệu Tinh cũng không cam chịu yếu thế, hướng đội viên của mình hét lớn một tiếng, cầm đại đao cùng tấm chắn trong tay dẫn đầu xông ra ngoài.Trần Trữ nhìn Triệu Tinh, trong mắt hiện lên một tia phức tạp, dẫn người cùng theo Triệu Tinh xông ra ngoài chém giết tang thi.Thôn dân Trần gia thôn vốn đã có kinh nghiệm liệp sát tang thi, áp lực tâm lý so với những đội viên khác nhỏ hơn.

Mà thi đàn đã bị hỏa lực hạng nặng bao trùm qua một lần, không chết cũng đã tổn thương, chỉ cần cẩn thận một chút vượt qua tâm lý sợ hãi dù là người thường cũng có thể dễ dàng đối phó chúng nó.Hai tiểu đội cộng thêm tiểu đội cận chiến đột nhập vào bên trong thi đàn, thật dễ dàng đem những con tang thi còn lại chém rớt đầu.Sau khi giải quyết xong tang thi ngoài thôn, sĩ khí đại chấn đội cận chiến cùng hai tiểu đội do Trần Thạch Đầu cùng Triệu Tinh dẫn người giết vào trong thôn.Lúc này Nhạc Trọng biết được đây là lúc hai tiểu đội bắt đầu rèn luyện.

Mặc dù đại bộ phận tang thi bị Bạch Cốt làm ra động tĩnh cùng mùi máu tươi hấp dẫn đi ra, nhưng trong thôn vẫn có không ít địa phương vẫn có tang thi tản mạn, có khi hơn mười con tang thi tụ tập một chỗ.

Nếu hai tiểu đội có thể đem tang thi còn sót lại trong thôn thu thập xong thì họ mới có thể thật nhanh biến chất trở thành bộ đội tinh nhuệ chuyên đối phó tang thi.- Kết trận!Vừa tiến vào trong thôn, Trần Thạch Đầu liền trầm giọng quát.Ba gã đội viên cầm tấm chắn trong tay kết thành trận hình tam giác, cẩn thận đẩy mạnh vào trong thôn.

Bọn họ không có bổn sự dễ dàng chém giết tang thi như Nhạc Trọng, tự nhiên luôn thật cẩn thận.Tiến vào trong thôn không lâu, tiểu đội Trần Thạch Đầu liền gặp ba con tang thi.Ba gã đội viên cầm tấm chắn trong tay tiến đến, ngăn chặn ba con tang thi, ba gã đội viên đi theo cạnh bọn họ cầm đại đao bước lên một bước, đem một đao chém đứt đầu tang thi đang đi tới.Thủ tiêu xong ba con tang thi, tiểu đội kia tiếp tục kết trận chậm rãi đẩy mạnh tới trước, thập phần hữu hiệu rửa sạch tang thi trong thôn.- Làm được không sai!Nhạc Trọng đi theo phía sau tiểu đội của Trần Thạch Đầu, trong mắt hiện lên nét tán thưởng.Trước đó Nhạc Trọng thu phục Thạch Mã trấn chủ yếu vẫn dựa vào vũ khí nóng tiêu diệt thật nhiều chủ lực của tang thi.

Sau đó còn nhờ chiến sĩ mặc áo giáp da rắn nước biến dị vây công quét sạch tang thi rải rác, trong chiến thuật dùng vũ khí lạnh so ra vẫn kém hơn Trần Thạch Đầu.Ở do,wnlo a d- PRC mới -n hấ t t ại kk.tr uy,en. com một bên tiểu đội của Triệu Tinh cũng học theo trận hình tam giác của Trần Thạch Đầu từng bước một đẩy mạnh về phía trước tiêu diệt tang thi.Trong quá trình không ngừng chém giết tang thi, bọn họ cũng bắt đầu gầy dựng lòng t với chính mình.Sau ba giờ chiến đấu kịch liệt, toàn bộ tang thi trong Nam Đông thôn đã hoàn toàn bị quét sạch.

Trải qua cuộc chiến tại Nam Đông thôn, hai tiểu đội của Trần Thạch Đầu cùng Triệu Tinh đã dựng lên tin tưởng đối chiến cùng tang thi, không còn sợ hãi cận chiến với bọn chúng.Trong quá trình càn quét trong hai tiểu đội cũng có hai đội viên không cẩn thận bị tang thi trảo tổn thương, lây nhiễm siêu vi trùng.Nhạc Trọng đi tới trước người hai đội viện, trầm giọng nói:- Hai người còn có di ngôn gì không?Người bị siêu vi trùng cuốn hút chắc chắn phải chết, Nhạc Trọng cũng không có phương pháp cứu sống bọn họ.Một đội viên hai mắt rưng rưng, nhìn Nhạc Trọng nói:- Hi vọng Nhạc đội có thể đối xử tử tế với người nhà của tôi!Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Anh yên tâm!

Các anh đều là liệt sĩ!

Người nhà của các anh sẽ nhận được chiếu cố tốt nhất!Tên đội viên kia cười khổ nói:- Vậy tôi không còn gì tiếc nuối, đến đây đi, cho tôi một thống khoái.

Tôi không muốn trở thành loại đồ vật này!Nhạc Trọng phất phất tay, hai gã đội viên đi tới dùng súng nhắm ngay hai đội viên bị cuốn hút trực tiếp bóp cò, đánh gục bọn họ.- Nhạc đội, chúng tôi có phát hiện mới!Ngay khi các đội viên đang tìm tòi vật tư trong Nam Đông thôn, hai gã đội viên trực thuộc Nhạc Trọng áp giải hai nữ nhân có chút tư sắc nhưng xanh xao vàng vọt, trên người có nhiều chỗ bị tra tấn đi tới.- Các nàng là ai?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hai nữ nhân, lại hỏi một gã đội viên.Đội viên kia trừng mắt nhìn một nữ nhân, có chút hung ác nói:- Nhạc đội, hai nàng là người sống sót trốn từ Mộc Dương thôn phía tây tới đây.

Mộc Dương thôn đã bị một tên gọi là Cương Thiết Vương chiếm lĩnh, trong tay tên kia có mấy trăm người sống sót.

Trương Hồng, đây là Nhạc đội, thủ lĩnh của chúng ta.

Cô còn không mau đem tình báo thực tế trong Mộc Dương thôn nói ra tất cả?- Tôi nói tôi nói, vị đại nhân này chuyện gì tôi cũng nói, đừng đánh tôi!

Tôi nói hết, anh muốn tôi làm gì cũng được, van ngài đừng giày vò tôi!Trương Hồng quỳ trên mặt đất, khóc lóc cầu xin Nhạc Trọng, lại đem chuyện của nàng cùng tình hình ở Mộc Dương thôn toàn bộ nói ra.

Chương 138: Tiết Khai SơnChỉnh sửa : kktruyen.comỞ trước cuối thời Trương Hồng là một nữ nhân thành phần tri thức xinh đẹp, sau cuối thời nàng lái xe trốn ra thành thị, cuối cùng trốn vào Mộc Dương thôn.Một nhóm cảnh sát dẫn theo người sống sót chạy nạn thu phục Mộc Dương thôn.

Nhóm cảnh sát thủ hộ người sống sót từ khắp bốn phương tám hướng chạy tới thôn, duy trì trật tự trong thôn, bảo hộ nữ tính không bị xâm phạm.

Nhưng đột nhiên có một ngày một người tên là Tiết Khai Sơn tự xưng Cương Thiết Vương đem toàn bộ cảnh sát giết sạch, chính mình dẫn người chiếm lĩnh cả Mộc Dương thôn.Sau khi Tiết Khai Sơn chiếm lĩnh Mộc Dương thôn, cả ngày luôn cân nhắc làm sao chơi nữ nhân, nghĩ đủ mọi phương pháp tra tấn mỹ nữ rơi xuống trong tay hắn.

Trương Hồng bị Tiết Khai Sơn giày vò không chịu nổi, vì vậy cùng một mỹ nữ khác thừa dịp đêm tối trốn khỏi Mộc Dương thôn.Nhạc Trọng lại hỏi:- Tiết Khai Sơn có năng lực gì?Căn cứ Nhạc Trọng phỏng đoán, Tiết Khai Sơn không phải cường hóa giả thì là tiến hóa giả, có được năng lực nào đó.

Nếu không Tiết Khai Sơn tuyệt đối không có khả năng giết hết toàn bộ cảnh sát có súng trong tay.Trương Hồng nghĩ ngợi nói:- Hắn có thân thể đao thương bất nhập, cả đạn cũng không thể xuyên vào thân thể hắn!- Hắn còn có năng lực gì khác?- Tôi không biết!- Bọn hắn có bao nhiêu người?

Bao nhiêu súng?- Tôi không rõ ràng lắm…nhưng hẳn là vượt qua mười người!Trương Hồng hỏi gì cũng không biết, Nhạc Trọng rất nhanh đã sai người mang nàng rời khỏi nơi đó.Thu hoạch đủ loại vật tư cùng tìm được hơn hai mươi người sống sót trong Nam Đông thôn, đoàn người Nhạc Trọng thật nhanh quay về Thạch Mã trấn.Nhạc Trọng vừa quay về Thạch Mã trấn, còn có nhân ng u-ồn : kkt.ruye n. co,m viên hậu cần đi tới dỡ vật tư trên xe xuống, sau đó phân loại đưa vào trong nhà kho.Các đội viên tham gia chiến đấu đều lấy được vật tư ban thưởng, hơn nữa rất nhiều người của Trần gia thôn đều được trực tiếp thăng làm đội viên dự bị, làm cho mọi người đều thật vui mừng, khi đi đường cũng trở nên vênh váo đắc ý.Bên trong Thạch Mã trấn ngoại trừ đội viên chính thức, đội viên dự bị cũng là đối tượng được người tôn kính cùng hâm mộ.

Không ít nữ nhân đều nguyện ý chủ động trở thành nữ nhân của đội viên chính thức hoặc là đội viên dự bị.

Bởi vì bọn họ đều có vật tư ổn định cung cấp, nếu đi ngoài chiến đấu còn đạt được khen thưởng ngoài định mức.- Đi tìm Đại Cẩu Tử với Vương Song đến, gọi họ dẫn đội tập hợp!Nhạc Trọng vừa về trong trấn, liền ra lệnh cho một gã đội viên.- Dạ!

Nhạc đội!Tên đội viên kia chạy chậm rời đi.Trần Thạch Đầu đi tới bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng, cậu muốn đi Mộc Dương thôn sao?- Đúng vậy!- Để cho tôi đi cùng các cậu!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Thạch Đầu hỏi:- Chú không đi nghỉ ngơi sao?Hôm nay Nhạc Trọng dẫn người quét sạch Nam Đông thôn, Trần Thạch Đầu cũng chém giết tám con tang thi, người thường không trải qua cường hóa lại chém giết tám con tang thi phải tiêu hao thể lực không nhỏ.Trần Thạch Đầu trầm giọng nói:- Không có việc gì!- Được!Nhạc Trọng đồng ý thỉnh cầu tùy đội của hắn.Rất nhanh Đại Cẩu Tử cùng Vương Song dẫn hai tiểu đội tập kết xong, ba chiếc Đông Phong quân xa, hai chiếc bộ binh chiến xa, hai chiếc xe tải Đông Phong, hai Hummer, ba chiếc Jeep, đoàn xe khổng lồ nhanh chóng chạy về hướng Mộc Dương thôn.Bên trong một tòa lầu nhỏ tại Mộc Dương thôn, một nam tử dáng người trung đẳng, đầu trọc, để trần thân trên, trên ngực có vết sẹo thật dài, gương mặt xấu xí đang ngồi trên sô pha, ở trước người hắn có hai nữ nhân trần truồng đang quỳ, đầu chui vào giữa hng hắn không ngừng di động.

Nam tử giữa ngực có vết sẹo đao chính là người thống trị Mộc Dương thôn Tiết Khai Sơn.Tiết Khai Sơn đột nhiên nắm đầu một mỹ nữ khiến nàng co rúm lại, sau đó một cước đá vào người nàng khiến nàng té sấp trên mặt đất, dữ tợn hung hãn nói:- Con mẹ nó!

Con điếm thúi, vẻ mặt khóc tang!

Có phải ghét bỏ lão tử hay không!

Mẹ nó, những nữ nhân như tụi mày vốn là tiện nhân!

Người đâu!Tiết Khai Sơn vừa rống liền thấy bốn nam nhân cường tráng đi vào, hai mắt chớp động dâm quang, nhìn chằm chằm mỹ nữ bị đá té ngã trên mặt đất.Tiết Khai Sơn chỉ vào mỹ nữ bị té ngã trên đất cười dữ tợn:- Thưởng tiện nhân này cho tụi mày chơi.

Nhưng tao không muốn tiện nhân kia chứng kiến mặt trời ngày mai!Sắc mặt nữ nhân kia trắng bệch, thất thanh thét to:- Đừng!

Chủ nhân!

Van ngài đừng mà!

Tôi sẽ hầu hạ ngài thật tốt, tôi sẽ hầu hạ ngài thật tốt!

Đừng vứt bỏ tôi!Nữ nhân bị Tiết Khai Sơn chơi ngán ban cho bộ hạ tra tấn cuối cùng chỉ có một con đường chết, người đàn bà kia còn không muốn chết.Nữ nhân còn lại nhìn thấy một màn này thân thể lạnh run, cũng không dám nói nhiều một câu, nàng còn muốn sống sót.- Tạ lão đại ban thưởng!Bốn nam nhân kia quá đỗi vui mừng kéo người đàn bà kia ra ngoài.

Mặc dù là nữ nhân đã bị Tiết Khai Sơn chơi ngán nhưng tốt xấu gì dáng điệu cũng không tệ, bọn hắn có thể chơi thỏa thích.- Vân Nô, lại đây!Tiết Khai Sơn nhìn nữ nhân còn lại, vươn bàn chân có mùi của hắn.Nữ nhân tên Vân Nô giống như con chó bò tới trước người Tiết Khai Sơn, không để ý chân thối dơ bẩn liếm lấy bàn chân đầy mồ hôi bẩn của hắn.Tiết Khai Sơn nhìn Vân Nô, trong mắt hiện tia đắc ý cùng hưng phấn vặn vẹo.

Trước cuối thời hắn bởi vì gương mặt xấu xí nhận hết nữ nhân xem thường.

Sau cuối thời hắn vừa đạt được lực lượng, liền tùy ý sử dụng lực lượng của mình giết sạch cảnh sát bảo hộ Mộc Dương thôn, sau đó bắt đầu lăng nhục nữ nhân trong Mộc Dương thôn.- Lão Đại, không tốt!

Lão đại!Ngay khi Tiết Khai Sơn đang tra tấn nữ nhân kia, một gã nam tử trẻ tuổi mặc quần jean cùng áo sơ mi chạy vào biệt thự lớn tiếng kêu lên.Tiết Khai Sơn có chút không kiên nhẫn hỏi:- Chuyện gì?

Đàm Chấn!Vẻ mặt Đàm Chấn sợ hãi nói:- Có một cỗ lực lượng vũ trang bất minh đánh tới, đối phương có súng có pháo, còn có xe thiết giáp!

Hình như là quân đội!- Cái gì, quân đội?

Mau mang tao đi xem!Tiết Khai Sơn biến sắc, đẩy nữ nhân sang bên cạnh đi theo Đàm Chấn hướng ra ngoài thôn.Bên trong Mộc Dương thôn lâm thời dựng hai đài cao chừng bốn thước nhìn ra xa, từ trên đài có thể chứng kiến tình hình ngoài mấy cây số.Tiết Khai Sơn rất nhanh leo lên một đài cao, tiếp nhận kính viễn vọng trong tay một bộ hạ sắc mặt trắng bệch hướng phương xa nhìn lại.

Khi chứng kiến đoàn xe do bộ binh chiến xa hình thành sắc mặt hắn cũng có chút khó xem.Hai mắt Tiết Khai Sơn đỏ đậm, vô cùng dữ tợn gầm rú nói:- Nhanh đi tập hợp bộ hạ!

Tao muốn theo chân bọn hắn quyết một trận tử chiến.

Bất luận kẻ nào cũng đừng mong đoạt Mộc Dương thôn trong tay tao!Trên đài xao, một gã tiểu đệ của Tiết Khai Sơn thoáng chần chờ nói:- Lão đại, đối phương có xe thiết giáp, hay là chúng ta đầu hàng đi!Trong mắt Tiết Khai Sơn chợt lóe sát ý, ngữ khí biến thành cực kỳ âm sâm nói:- Tụi mày từng làm chuyện gì chính tụi mày biết rõ.

Nếu bị bọn hắn biết được tụi mày còn đường sống sao?

Chương 139: Đạo quân ô hợpChỉnh sửa : kktruyen.comVẻ mặt Tiết Khai Sơn dữ tợn nói:- Mộc Dương thôn chúng ta có thể triệu tập hơn trăm huynh đệ, bọn hắn bất quá chỉ mấy chục người.

Nếu bọn hắn muốn ăn chúng ta cũng không dễ dàng như vậy!Nghe nói như thế tiểu đệ của hắn cũng không nói thêm gì nữa, lập tức đi xuống đài triệu tập nhân công.

Tiết Khai Sơn tác oai tác phúc trong Mộc Dương thôn, tiểu đệ của hắn cũng làm vô số chuyện thất đức.

Hắn thông qua thủ đoạn như vậy cùng thực lực cường đại của bản thân chặt chẽ duy trì đoàn thể này.- Đây là Mộc Dương thôn sao?Nhạc Trọng từ trong đội xe đi xuống, đứng xa xa nhìn Mộc Dương thôn.Chỉ thấy nơi cửa thôn xây hai đài cao canh gác, trong thôn dùng túi xi măng, bao cát cùng bàn gỗ tạp vật chắn cửa thôn.

Từng tên tiểu đệ của Tiết Khai Sơn dựa sau những tạp vật sơ sài kia, kinh hồn táng đảm nhìn bộ hạ của Nhạc Trọng từ trong xe bước xuống.Đội viên hai tiểu đội của Vương Song cùng Đại Cẩu Tử mỗi ngày đều nhận lấy nhiệm vụ tìm tòi vật tư cùng nhận lấy huấn luyện nghiêm khắc, trên thân mỗi người đều mang theo cỗ nhuệ khí tự tin, đã có được khí chất cùng lòng tin của chiến sĩ tinh nhuệ.- Đi chiêu hàng!Nhạc Trọng trầm giọng nói.Đại Cẩu Tử đi tới trước một bước, lấy ra một chiếc loa lớn kêu lên:- Người trong Mộc Dương thôn nghe đây, hiện tại các người đã bị bao vây, bỏ vũ khí xuống lập tức đầu hàng là đường thoát duy nhất của các anh, nếu không hối hận đã muộn!

Hiện tại các anh đầu hàng, Nhạc đội của chúng ta đáp ứng ngoại trừ Tiết Khai Sơn, toàn bộ những người còn lại đều không chết!Nghe được Nhạc Trọng chiêu hàng, tâm tư đám bộ hạ Tiết Khai Sơn đều dao động, nguyên bản ý chí đã không còn bao nhiêu liền bắt đầu hỏng mất.

Bọn hắn vốn chỉ là đạo quân ô hợp, chứng kiến hai chiếc bộ binh chiến xa đại bộ phận mọi người đều đã mất đi ý chí chống cự.

Dù sao dùng thân thể máu thịt đi đối kháng bộ đội bọc thép, căn bản chính là chịu chết.

Nhưng dưới dâm uy của Tiết Khai Sơn, bọn hắn vẫn không dám lập tức đầu hàng.Nhạc Trọng chứng kiến trong Mộc Dương thôn không phản ứng, chợt ra lệnh:- Tiểu đội pháo cối!

Nã pháo!Tiểu đội pháo cối đã sớm chuẩn bị xong bắt đầu phóng ra đạn pháo, pháo cối lập tức rơi ngay cửa vào Mộc Dương thôn nổ tung.Nương theo một đóa hoa lửa diễm lệ nở rộ, mảnh đạn bay múa, khói bụi nổi lên bốn phía, mười hai tên tiểu đệ đứng sau công sự sơ sài che chắn ngay cửa thôn lập tức bị tạc không chết liền tổn th.Có tiểu đệ bị đạn pháo tạc trúng đứt chân cụt tay, té trên mặt đất phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ, đả kích sĩ khí truyện được copy tại kktruyen.com phần tử võ trang trong thôn thật lớn.Đám tiểu đệ Tiết Khai Sơn ở trước cuối thời bất quá chỉ là người thường, bọn hắn sinh ra thời kỳ hòa bình chưa từng trải qua chiến tranh.

Thanh âm pháo cối nổ mạnh hoàn toàn phá hủy một tia ý chí chống cự cuối cùng của bọn hắn.- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!Một gã tiểu đệ của Tiết Khai Sơn vứt bỏ vũ khí trong tay, vô cùng hoảng sợ xông về hướng Nhạc Trọng.- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!Tên tiểu đệ kia chạy trốn lập tức gây ra phản ứng dây chuyền, một ít tiểu đệ khác lập tức giải tán, vứt bỏ vũ khí trong tay bỏ chạy về hướng đoàn người Nhạc Trọng.Tiết Khai Sơn nhìn thấy tên tiểu đệ dẫn đầu chạy trốn, sát khí trong mắt chợt lóe, giơ lên súng trường nhắm ngay tên tiểu đệ kia.

Hắn hận thấu tên tiểu đệ dẫn đầu phản bội, hắn hoàn toàn không nghĩ tới cơ nghiệp hắn khổ tâm gầy dựng lại bị một lần pháo kích hoàn toàn tan rã.Rất nhanh Tiết Khai Sơn buông cây súng trong tay xuống, ánh mắt chớp động bỏ súng xuống, nắm lên hai nắm bùn đất chùi lên mặt, giơ cao hai tay hướng chỗ Nhạc Trọng chạy tới.Chủ soái vừa trốn, những người còn lại không còn tự tin tái chiến, tất cả đều hỏng mất, bỏ lại súng ống hoặc là lặng lẽ từ sau thôn trốn vào trong núi, hoặc là nhắm ngay đoàn người Nhạc Trọng chạy tới.- Thật đúng là một đám quân ô hợp!Nhạc Trọng chứng kiến chỉ oanh ra hai pháo chống cự trong Mộc Dương thôn lập tức hỏng mất, trong lòng thầm nghĩ.

Hắn không ngờ chỉ đơn giản như vậy liền có thể phá hủy ý chí chiến đấu của đội ngũ Tiết Khai Sơn.Tiết Khai Sơn lẫn đám tiểu đệ cùng bị đội viên của Nhạc Trọng áp lên, hai tay ôm đầu ngồi xổm một bên.Tiết Khai Sơn ngồi trong đám người, đám tiểu đệ không ai dám chỉ chứng hắn chính là Tiết Khai Sơn.Nhạc Trọng theo mọi người vây quanh đi tới trước những tù binh kia.Một gã đội viên đi tới cúi người thi lễ:- Nhạc đội!- Cẩn thận, Nhạc đội!

Hắn chính là Tiết Khai Sơn!Trương Hồng đi theo bên cạnh Nhạc Trọng vừa nhìn thấy Tiết Khai Sơn ngồi chồm hổm trên mặt đất chợt lên tiếng thét to.

Nàng bị Tiết Khai Sơn giày vò nửa chết nửa sống, Tiết Khai Sơn dù có hóa thành tro nàng cũng nhận ra được.Trương Hồng vừa hét lên, Tiết Khai Sơn đang ngồi chồm hổm dưới đất chợt bắn lên vọt tới chỗ Nhạc Trọng.Tiết Khai Sơn không muốn buông tha cơ nghiệp Mộc Dương thôn, lựa chọn phương pháp hành động trảm thủ.Đội viên đang dùng súng giám thị tù binh không hề có chút do dự, thân hình Tiết Khai Sơn vừa động bọn họ liền bóp cò, mưa đạn dày đặc hướng khu vực của Tiết Khai Sơn hoàn toàn bao phủ.Đã bị Tiết Khai Sơn liên lụy, ba gã tù binh trực tiếp bị bắn thành cái sàng, toàn thân đều là lỗ máu vô lực té xuống đất biến thành thi thể.

Nhưng những viên đạn bắn trúng thân thể Tiết Khai Sơn lại bị bật ra, không hề thương tổn được hắn mảy may.Tiết Khai Sơn chịu đựng mưa đạn bắn phá, như một mũi tên xông thẳng về hướng Nhạc Trọng, tốc độ của hắn cực nhanh, có thể so sánh với tang thi 1, cơ hồ trong tích tắc đã vọt tới trước người Nhạc Trọng.Toàn bộ đội viên đừng ngừng bắn, sợ hãi ngộ thương Nhạc Trọng.Sự phát đột nhiên, bên cạnh Nhạc Trọng chỉ có Trần Thạch Đầu phản ứng đúng lúc, tiến lên một bước dài lập tức oanh thẳng một quyền về hướng Tiết Khai Sơn.

Tổ tiên Trần Thạch Đầu truyền xuống một ít võ thuật, tuy rằng không thể giúp hắn lên trời xuống đất, nhưng cho dù bộ đội đặc chủng cận chiến đều không phải là đối thủ của hắn.- Cút ngay!Tiết Khai Sơn nổi giận gầm lên một tiếng, trên cổ hắn có một vòng cổ màu bạc chớp động quang mang, một cỗ cơn lốc trong nháy mắt bắn ra khỏi thân thể hắn, đem Trần Thạch Đầu cùng Lưu Diễm lẫn Đại Cẩu Tử đang xông tới thổi bay xa sáu bảy thước, để trước người hắn chỉ còn lại Nhạc Trọng.Nhìn thấy Nhạc Trọng ở gần trong gang tấc, trong mắt Tiết Khai Sơn hiện lên vẻ vui mừng, hắn duỗi tay ra hướng cổ họng Nhạc Trọng chộp tới.- Rác rưởi!

Chỉ bằng bổn sự loại người như mày cũng muốn thương tổn tao?Nhạc Trọng nhìn Tiết Khai Sơn, ánh mắt băng sương, tốc độ của Tiết Khai Sơn thoạt nhìn có thể so sánh với bộ đội đặc chủng đỉnh cấp nhưng ở trong mắt hắn không đáng giá nhắc tới.

Ngay trước khi Tiết Khai Sơn sắp chộp trúng cổ của hắn, hắn bước sang trái một bước, dễ dàng tránh khỏi một kích của Tiết Khai Sơn, thuận tay rút ra Đường đao phảng chế chém thẳng vào bên hông hắn.Đường đao phảng chế vừa sắp chạm trúng bên hông Tiết Khai Sơn, Nhạc Trọng liền cảm ứng được một cỗ tính dai kỳ dị từ địa phương kia truyền đến, phảng phất như có một tầng tấm chắn mỏng ngăn chặn lưỡi đao kia.Trúng Nhạc Trọng một đao, Tiết Khai Sơn giống như giẻ rách bắn ngược trở ra, trong mắt hắn tràn ngập kinh hãi, từ sau khi hắn đạt được năng lực còn chưa có ai có thể đơn giản đánh trúng thân thể hắn như thế.

Chương 140: Trảm sát Tiết Khai SơnChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng tiến lên một bước dài, hắn trải qua nhiều lần cường hóa tốc độ nên dễ dàng đuổi theo Tiết Khai Sơn.Tiết Khai Sơn hoảng hốt, một trảo oanh thẳng vào mặt Nhạc Trọng.Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe, dễ dàng tránh khỏi một trảo của Tiết Khai Sơn, phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn xích hồng sắc hỏa diễm trào ra trong tay hắn.

Hắn nhẹ nhàng vỗ lên bên hông Tiết Khai Sơn, xích hồng sắc ma diễm mãnh liệt tràn tới, đem tầng tấm chắn mỏng cản trở thiêu hủy thành một động lớn, hỏa diễm cuồng bạo trực tiếp đem phần eo Tiết Khai Sơn thiêu đốt thành lỗ thủng.Tiết Khai Sơn phát ra một thanh âm hét lớn bi thảm, hai tay vung mạnh về hướng Nhạc Trọng nhưng c h ỉ,nh s ử a -bở,i -kktr,uye n.com ngay cả góc áo của hắn cũng không hề đụng tới.Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe, quấn ra sau lưng Tiết Khai Sơn, một chưởng vỗ lên xương cột sống của hắn, hỏa diễm cuồng bạo trào ra đem tầng tấm chắn mỏng trên người hắn đốt phá hoàn toàn, trực tiếp đốt thành một động lớn trên người Tiết Khai Sơn.Bạch Cốt đứng bên cạnh bước lên một bước, một búa nặng nề bổ lên đầu Tiết Khai Sơn, cứng rắn đem đầu hắn chém tới vặn vẹo nghiêng sang một bên, biến thành một cỗ thi thể vô lực ngã trên mặt đất.- Thật là lợi hại!Trần Thạch Đầu nhìn thấy Nhạc Trọng thật dễ dàng đã đem Tiết Khai Sơn có được thân thể đao thương bất nhập, còn có được năng lực kỳ dị chém giết, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi.

Hắn tự phụ võ nghệ cao cường, nhưng ngay cả thân thể Tiết Khai Sơn cũng không thể chạm tới, mà Nhạc Trọng chẳng khác gì giết một con gà thật dễ dàng đã đem Tiết Khai Sơn thủ tiêu.Nhạc Trọng đi tới trước người Tiết Khai Sơn, cẩn thận tra xét một chút, xác định thân phận hắn:- Hắn là cường hóa giả!Trên người Tiết Khai Sơn đeo đầy trang bị cường hóa của Thần Ma hệ thống, đại bộ phận trang bị Nhạc Trọng cũng có, chỉ có vòng cổ màu bạc hắn đeo trên người khiến Nhạc Trọng chú ý, tự tay đem vòng cổ tháo xuống.- Bí bảo Cụ Phong hạng liên cấp 3: sau khi trang bị độ nhanh nhẹn +5, vòng cổ có kỹ năng Cụ Phong Xuy Phất.

Có thể phóng thích một cơn lốc đem địch nhân tới gần thổi bay, uy lực cơn lốc do tinh thần lực người mang quyết định!- Thứ tốt!Nhạc Trọng nhìn thấy vòng cổ, hai mắt tỏa sáng, bản thân vòng cổ còn có cường hóa nhanh nhẹn +5, còn có thêm một kỹ năng, chứng thật là bảo bối cực kỳ hữu dụng.Về phần Tiết Khai Sơn mặc phòng hộ phục nhất cấp trên người, loại trang bị rác rưởi này Nhạc Trọng có chút chướng mắt, dùng cùng một loại trang bị cũng không mang tới hiệu quả tăng thêm cường hóa.Những tù binh kia nhìn thấy Tiết Khai Sơn dễ dàng bị giết chết, tất cả đều ngồi chồm hổm trên mặt đất lạnh run, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng tràn ngập vẻ kinh hãi cùng hoảng sợ.Tiết Khai Sơn vừa chết, chống cự trong Mộc Dương thôn hoàn toàn tan rã.

Bộ đội của Nhạc Trọng cũng thuận lợi đi vào Mộc Dương thôn, duy trì ổn định, tiếp thu dân cư cùng vật tư trong thôn.Nếu có kẻ nào thừa dịp rối loạn cưỡng gian nữ nhân, cướp bóc vật tư một khi bị bắt được sẽ xử bắn ngay tại chỗ.

Dưới dạng quân pháp tàn khốc làm kinh sợ, người sống sót trong Mộc Dương thôn đều thành thật ngồi trên mặt đất, hai tay ôm đầu, hoặc là trốn trong phòng không dám đi ra.- Tiết Khai Sơn đúng là tên ngu xuẩn!Nhạc Trọng vừa đi vào Mộc Dương thôn, nhìn cảnh tượng trong thôn thầm nghĩ.Nhạc Trọng nhìn thấy nơi nơi đều là người sống sót sắc mặt xanh xao, trên thân thể họ tản ra mùi hôi thối, trong hai mắt không thấy chút ánh sáng, trên đường phố đều có thể tùy ý thấy được phân, nước tiểu của nhân loại, đi ngã tư đường đều ngửi được mùi tanh tưởi.Hiển nhiên Tiết Khai Sơn không hề có chút tâm tư đặt trong việc thống trị Mộc Dương thôn, nếu hắn không có được một thân dị năng cường hóa thì cái rắm cũng không phải.

Một gã có thực lực mạnh mẽ chưa chắc là một người thống trị đủ tư cách.Các đội viên dùng súng đem người sống sót trong thôn đuổi ra, mỗi người được phát một ít bánh bắp, sau đó lại áp giải họ đi ra bên ngoài.

Ở Thạch Mã trấn có đủ phương tiện, có thể cất chứa mấy ngàn người, hiện tại chỉ thiếu nhân khẩu.Đội viên nhìn thấy những người sống sót chật vật không chịu nổi lại giống như hổ đói cắn nuốt bánh bắp, trong mắt đều lộ ra vẻ đồng tình cùng cảm giác ưu việt.

Hiện tại bọn họ đều được ăn cơm no, thường thường còn có cá tôm cùng thịt rắn, rau dại làm thực phẩm phụ, so với những người sống sót này hạnh phúc hơn không biết bao nhiêu lần.Nhạc Trọng vừa đi vào tòa nhà của Tiết Khai Sơn ở lại, Đại Cẩu Tử liền đón chào, có chút nịnh hót nói:- Nhạc đội, anh xem!- Thật nhiều nữ nhân!

Nơi này sao lại có nhiều nữ nhân như vậy?Nhạc Trọng nhìn theo tay của Đại Cẩu Tử, chỉ thấy nơi đó đứng đầy nữ nhân, phỏng chừng phải vượt qua một trăm năm mươi người, nhiều nữ nhân chen chúc trong sân nhỏ nhìn qua có chút đồ sộ.Đại Cẩu Tử giải thích với hắn:- Đây đều là nữ nhân bị Tiết Khai Sơn bắt được, sau khi giết hết cảnh sát trong Mộc Dương thôn, hắn đem toàn bộ nữ nhân có chút tư sắc vô luận là lớn nhỏ trong thôn đều bắt lại đây làm đồ chơi của mình.

Tòa nhà này cùng hai tòa nhà bên cạnh đều là địa phương nhốt nữ nhân cung cấp cho hắn tiết dục!Nhạc Trọng nhìn thoáng qua đoàn nữ nhân kia, khẽ thở dài nói:- Thật sự là loại nào cũng có!Đại Cẩu Tử nhìn Nhạc Trọng lộ ra dáng tươi cười mà bất kỳ nam nhân nào cũng hiểu được, hai gã đội viên mang theo bốn nữ nhân đi tới:- Nhạc đội, chúng chọn lựa cho ngài vài người, mấy nàng đều là xử nữ chưa bị Tiết Khai Sơn chạm qua.

Một nhóm mềm mại thủy linh, ngài nhất định sẽ thích!Trong bốn nữ nhân kia có một tiểu hộ sĩ mặc quần áo y tá chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, bộ dạng xinh xắn lanh lợi, có đôi mắt xinh đẹp.

Một nữ tính tri thức mang tất chân màu đen, bộ quần áo công sở, khí chất xuất chúng, tóc dài xõa vai, gương mặt xinh đẹp trắng như tuyết.

Một cô gái mặc quần jean, áo sơ mi, dáng người cực kỳ thành thục, nhuộm tóc vàng cùng bấm nhiều lỗ tai, nhìn qua có chút phản nghịch.

Một cô gái mái tóc đen dài buộc kiểu đuôi ngựa, dáng người lả lướt, điềm đạm nho nhã.Bốn nữ nhân kia có khí chất xuất chúng cùng xinh đẹp nhất trong đám nữ nhân đông đảo kia.

Trong đó cô gái nhìn qua phản nghịch cùng cô gái điềm đạm nho nhã có vài phần giống nhau.Sau khi thế giới biến dị, trật tự ngày trước đã bắt đầu hỏng mất.

Trong Trường Quang thôn đại đa số đội viên chính thức đều có được ngoài hai nữ nhân.

Nhạc Trọng đã có Lộ Văn, Quách Vũ hai đại tiểu mỹ nữ.

Đại Cẩu Tử luôn cẩn thận quan sát tính cách Nhạc Trọng, nhìn ra được hắn cũng không phải dạng thánh nhân không thích nữ sắc, vì vậy luôn chủ động giúp hắn chọn lựa nữ nhân xinh đẹp đưa tới bên giường.- Không tệ!

An bài các nàng làm thị nữ của tôi!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn bốn nữ nhân xinh đẹp kia, thản nhiên nói.

Hắn chỉ cần lên tiếng, Đại Cẩu Tử sẽ an bài thập phần thỏa đáng, không cần hắn đi hao phí tâm tư.

Chương 141: Cặn bã doanhChỉnh sửa : kktruyen.comNghe được một câu tán thưởng của Nhạc Trọng, Đại Cẩu Tử lộ ra vẻ mỉm cười, ch ỉ nh s,ửa- bở i kk.t-ru ye n. com. nhìn đội viên ra lệnh:- Tất cả mang đi!Những đội viên áp giải đám nữ nhân đi ra ngoài.Trước khi rời đi, cô gái nhuộm tóc vàng gợi cảm lại có chút phản nghịch liếc mắt nhìn Nhạc Trọng thật sâu, lúc này mới đi theo đại đội rời khỏi nơi đó.Vẻ mặt Lưu Diễm âm trầm đi tới bên người Nhạc Trọng, trầm giọng nói:- Nhạc đội!

Anh lại đây xem một chút!- Chuyện gì?Nhạc Trọng nhíu mày đi theo Lưu Diễm.- Đám súc sinh!

Quả thật không còn chút nhân tính, anh xem!Hai mắt Lưu Diễm chớp động lửa giận, giật ra cửa một kho hàng.Cửa kho hàng vừa mở ra, truyền ra một mùi tanh tưởi.

Bên trong kho hàng hiện ra cảnh tượng như một địa ngục.Bên trong kho hàng từng nữ nhân vô lực nằm trên mặt đất.

Thân thể các nàng tràn đầy vết thương, trên thân đều là chất lỏng tanh hôi úa vàng.

Không ít nữ nhân gò ngực đều bị cắt tới tận gốc, thậm chí còn có nữ nhân hai tay bị chém đứt trói trên một con ngựa gỗ, mỗi nữ nhân đều nhận hết tra tấn hấp hối, hai mắt trống rỗng.

So với tình huống đám nữ nhân trong ổ điếm trước kia Nhạc Trọng nhìn thấy còn thê thảm gấp mười lần.Nhạc Trọng chứng kiến một màn giống như địa ngục kia, trong mắt thoáng hiện vẻ phẫn nộ, thanh âm biến thành cực kỳ băng sương:- Ai làm?Lưu Diễm cũng đè nén sự phẫn hận của mình nói:- Tiết Khai Sơn cùng tiểu đệ của hắn!

Sau khi Tiết Khai Sơn chơi ngán những nữ nhân kia, liền thưởng cho tiểu đệ của hắn tra tấn.

Hơn nữa còn chỉ định bọn hắn nhất định trong ba ngày phải hành hạ chết người đàn bà kia!Lưu Diễm cũng không phải là người tốt, ban đầu làm thủ hạ của Vương Quang Hổ hắn cũng từng ngủ với nữ nhân trong ổ điếm kia.

Thế nhưng hành vi tra tấn nữ nhân tàn khốc như vậy đã chạm tới điểm mấu chốt trong nội tâm của hắn.Nhạc Trọng đè nén nỗi phẫn nộ trong lòng mình nhìn Lưu Diễm ra lệnh:- Đám cặn bã!

Lưu Diễm, anh đi đem toàn bộ xử bắn!- Dạ, Nhạc đội!Lưu Diễm nghe vậy xoay người định đi ra.Đại Cẩu Tử đứng bên cạnh nhìn sắc mặt Nhạc Trọng, thật cẩn thận nói:- Khoan đã!

Nhạc đội, xin ngài nguôi giận, nghe tôi nói một câu trước.

Chỉ một câu thôi, nếu ngài cảm thấy không đúng thì cứ xem như tôi thả cái rắm!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Đại Cẩu Tử, cưỡng chế nỗi phẫn nộ của mình trầm giọng nói:- Anh nói!Tuy rằng Đại Cẩu Tử rất sợ chết, mồm mép láu lỉnh thích nịnh nọt, nhưng lại trung thành và tận tâm với Nhạc Trọng, luôn chưa từng xảy ra sai lầm lớn.

Nhạc Trọng cũng khá xem trọng hắn, dưới cơn thịnh nộ vẫn còn nghe được lời khuyên của hắn.Đại Cẩu Tử nói:- Nhạc đội, ngài đã đồng ý đầu hàng không giết.

Nếu lập tức nuốt lời những người khác sẽ xem ngài như thế nào.

Nếu như truyền ra ngoài sau này gặp phải địch nhân, địch nhân sẽ có điều cố kỵ, không muốn đầu hàng cùng ngài.

Không bằng đem bọn hắn biếm làm khổ lực, sử dụng như trâu ngựa, làm cho bọn hắn làm những công việc khổ nhất, mỗi ngày chỉ cần cho bọn hắn ăn no là được.Hiện tại Thạch Mã trấn đang thi công tường thành, sức lao động khẩn trương, Đại Cẩu Tử một mặt là vì suy nghĩ cho uy tín của Nhạc Trọng, một mặt là vì muốn tìm một đám tráng hán sửa tường thành.Nghe xong lời nói của Đại Cẩu Tử, Nhạc Trọng lâm vào trong trầm tư.

Đúng như lời nói của Đại Cẩu Tử, giết tù binh đúng là thống khoái.

Nhưng một khi bị truyền đi ra, ngày sau gặp phải thế lực đối địch đối phương sẽ có điều cố kỵ không muốn đầu hàng, tử chiến tới cùng.

Cho dù tiêu diệt được thế lực đối phương nhưng tổn thất bên mình sẽ không nhỏ.Nhạc Trọng chợt động niệm nghĩ tới từ ngữ cặn bã doanh chuyên dành cho cơ cấu tù phạm trọng tội, nói:- Từ giờ trở đi thành lập cặn bã doanh.

Những tù binh hôm nay chỉ cần là người có quan hệ tới chuyện xảy ra trong kho hàng này, toàn bộ nhốt vào cặn bã doanh.

Mỗi tên tù phạm cặn bã doanh phải giết hơn bốn mươi con tang thi mới được chuyển sang bình dân.

Đại Cẩu Tử, anh có thể tùy ý sử dụng cặn bã doanh, việc khổ nhất nặng nhất cùng nguy hiểm nhất để bọn hắn đi làm!Đại Cẩu Tử vỗ ngực cam đoan:- Dạ, Nhạc đội!

Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ sử dụng bọn hắn thật tốt nhất!Người sống sót trong Mộc Dương thôn tổng cộng có hơn năm trăm người, đem toàn bộ người sống sót chuyển qua Thạch Mã trấn, dân cư Thạch Mã trấn đã vượt qua hơn ngàn người.Thật nhiều người tràn vào, do Quách Vũ, Lý Man Ny cùng Đại Cẩu Tử điều phối, mỗi nhà xưởng trong Thạch Mã trấn đều tuyển được đầy người bắt đầu tiến hành công tác.Các tiểu đội tìm tòi không ngừng từ bên ngoài mang về đại lượng vật tư, làm vật tư Thạch Mã trấn càng thêm sung túc.

Đủ loại trật tự đều chậm rãi khôi phục, người tự sát càng ngày càng ít, trong mắt mọi người không còn vẻ tuyệt vọng giống như xác không hồn ngày trước.Tù phạm cặn bã doanh bị Đại Cẩu Tử sử dụng mệt như chó chết, tiến độ xây dựng tường thành trở nên nhanh hơn rất nhiều.- Có biện pháp nào có thể một ngụm nuốt lấy căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải?Bận rộn một ngày, sau khi dẫn đội đem bốn thôn rửa sạch Nhạc Trọng ngâm mình trong bồn tắm, mặc cho nước ấm tràn qua thân thể hắn, nhắm mắt lại suy nghĩ sự tình.Căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải luôn là một cái gai trong lòng Nhạc Trọng.

Bọn họ chẳng những chiếm cứ danh phận đại nghĩa, còn ngăn chặn Nhạc Trọng thẳng tiến về hướng tây nam.

Không chỉ có như thế bọn hắn còn kiềm chế đại bộ phận binh lực của hắn, làm Nhạc Trọng nhất định phải luôn lưu lại binh lực thủ căn cứ cùng giám thị căn cứ Lũng Hải, làm cho hắn không cách nào buông tay khuếch trương thế lực.Trong căn cứ Lũng Hải có mấy ngàn dân cư, còn có cảnh sát, võ cảnh cùng binh lính chuyên nghiệp, bảy cỗ bộ binh chiến xa, lại có tiêu chuẩn trang bị một doanh.

Hắn không nắm chắc tất thắng nên không thể chủ động phóng ra hoàn toàn chiếm đoạt lực lượng căn cứ Lũng Hải.

Hắn chỉ có thể chậm rãi thu phục những thôn nhỏ chung quanh, tụ tập người sống sót lại huấn luyện bộ đội, chậm chạp đợi thời cơ.Ngay trong lúc hắn đang tắm rửa, cửa phòng tắm mở ra, trong hơi nước nóng bốc cao, một cô gái trùm khăn tắm đi tới chỗ Nhạc Trọng, còn bước chân vào bồn tắm.Nhạc Trọng sớm biết có người tiến vào trong phòng, nhưng hắn không cảm giác được sát ý hay nguy hiểm nên không nhìn tới.- Vũ nhi sao?

Qua đây cho anh hôn một chút!Nhạc Trọng nhắm mắt, đưa tay trảo tới đem cô gái kia ôm vào trong lòng, tùy ý vuốt ve đại bạch thỏ của nàng.- Tại sao là cô?Nhạc Trọng xoa nắn bộ ngực cô gái kia chợt cảm giác không đúng, dáng người cô gái này mềm mại bóng loáng, gò ngực đầy đặn nhưng không sánh bằng gò ngực lớn của Quách Vũ, hắn mở mắt phát hiện cô gái trong lòng chính là Trương Tĩnh Xảo, là cô gái nhuộm tóc vàng xỏ nhiều lỗ tai, nhìn qua thập phần phản nghịch.Trước mắt Nhạc Trọng, Trương Tĩnh Xảo lộ ra nửa thân trần trên bồn tắm, gò ngực vun cao, hai điểm anh đào màu hồng dưới ngọn đèn mờ ảo trong phòng tắm điểm xuyết, quả thực cực kỳ vạch người.

Chương 142: Thiếu nữ phản nghịch Trương Tĩnh XảoChỉnh sửa : kktruyen.com- Chủ tử, nô tì đến hầu hạ ngài.

Nô tì là lần đầu tiên, xin chủ tử thương xót!Trong mắt Trương Tĩnh Xảo hiện lên vẻ mị ý, học lời kịch của cung nữ trong phim triều Thanh nói một câu, sau đó lớn mật nắm lấy tiểu Nhạc Trọng, mở môi anh đào cúi đầu xuống.Được Trương Tĩnh Xảo đặc thù hầu hạ, máu huyết trong cơ thể Nhạc Trọng bắt đầu hưng phấn lên.Trương Tĩnh Xảo chìm đầu trong nước chỉ chống đỡ được hai mươi giây phải ngẩng đầu lên, rầm một tiếng, thật nhiều bọt nước dọc theo khuôn mặt xinh đẹp của nàng chảy lên trước ngực của hắn.Trương Tĩnh Xảo mở to mắt, mị nhãn như tơ nhìn Nhạc Trọng, đưa tay nắm lấy tiểu Nhạc Trọng dùng sức ngồi xuống.Một tia màu đỏ diễm lệ nhộn nhạo tràn ra trong bồn tắm, Trương Tĩnh Xảo nhướng mày thật lâu mới buông ra.- Nô tì lớn mật mạo phạm, xin chủ tử trách phạt!Trương chỉnh, s ử a b,ở.i -k ktr.u-y e n.com.

Tĩnh Xảo vươn đầu lưỡi thơm tho liếm nhẹ lên tai Nhạc Trọng, thổi một hơi, nhìn hắn làm nũng nói.Nhạc Trọng ôm lấy tiểu hồ ly tinh dám chủ động tiến đến câu dẫn hắn, tùy ý hưởng dụng thân thể xinh đẹp tràn ngập sức sống thanh xuân của nàng.Trương Tĩnh Xảo cũng không để ý đây là lần đầu tiên của mình, trong miệng không ngừng kêu la những lời lẽ khiến người phải thẹn thùng, tựa như một dâm phụ cực kỳ phóng đãng, thật khiến kẻ khác hưng phấn.Nhạc Trọng bị kích thích đem Trương Tĩnh Xảo đùa bỡn đến cuối cùng phải cầu xin tha thứ mới chịu ngừng lại.Trong lúc nghỉ ngơi, Trương Tĩnh Xảo ngã vào trong lòng Nhạc Trọng, uể oải nũng nịu nói:- Chủ tử, ngài thật sự cường tráng!Nhạc Trọng cười khẽ, đưa tay vuốt ve thân thể mềm mại của Trương Tĩnh Xảo, da thịt thiếu nữ tràn ngập co dãnbóng loáng, giống như khối ôn ngọc thơm tho trơn mềm.Nhạc Trọng thầm nghĩ mình còn chưa làm thịt Quách Vũ nhưng đã đem thị nữ Trương Tĩnh Xảo mới mang về làm thịt mất rồi.Hắn nắm lấy đôi đại bạch thỏ xinh đẹp của nàng, cảm thụ xúc cảm ôn nhuyễn co dãn, chậm rãi hỏi:- Vì sao phải đến câu dẫn tôi?Nhạc Trọng tự nhận mình còn chưa tuấn tú tới mức khiến mỹ nữ như Trương Tĩnh Xảo vừa gặp đã thương.Trương Tĩnh Xảo quay người nhìn thẳng hai mắt Nhạc Trọng nhận chân nói:- Đó là bởi vì chủ tử ngài đủ mạnh.

Em nghĩ uống sữa tươi, ăn bánh mì, dùng đồ trang điểm, mặc quần áo xinh đẹp, được người sủng ái, được người hâm mộ.

Tất cả chuyện này chỉ có chủ tử ngài có thể cho em.

Quan trọng nhất là trở thành nữ nhân của ngài có thể mang cho em cảm giác an toàn!Nhạc Trọng nhìn Trương Tĩnh Xảo nói ra lời thật lòng, nhẹ nhàng cười kéo nàng vào trong lòng nói:- Em cũng rất thực tế.

Không có vấn đề, ngày sau em có thể cùng lên bàn ăn cơm với tôi.

Mặt khác tôi cho em một thân phận đội viên dự bị, em muốn tiếp tục đến trường hay đi công tác?

Tôi có thể giúp em an bài!Trước đó Trương Tĩnh Xảo các nàng đều hầu hạ Nhạc Trọng, Quách Vũ, Lộ Văn, tự nhiên không có tư cách ngồi cùng bàn ăn cơm với họ.

Bốn người đều là nhân viên ngoài biên chế, có thể được ăn uống no đủ cùng một phần thực phẩm phụ cung ứng, nhưng tự nhiên là kém hơn cơm nước của nhóm người Nhạc Trọng.Trương Tĩnh Xảo nghe vậy liền cười ngọt ngào, hôn lên môi Nhạc Trọng nói:- Cảm ơn chủ tử!Trương Tĩnh Xảo ôm một cánh tay của hắn, dùng bộ ngực mềm mại của nàng cọ lên tay hắn làm nũng nói:- Người ta không muốn đến trường, cũng không muốn công tác, chỉ muốn ở bên cạnh hầu hạ chủ tử, có thể chứ?Trước cuối thời Trương Tĩnh Xảo là một cô gái phản nghịch, không hề dốc lòng cầu học, sau cuối thời càng không có tâm tư học tập.Nhạc Trọng không chút để ý nói:- Được!Với tình huống cung cấp vật tư hiện tại của Thạch Mã trấn, nuôi không một cô gái xinh đẹp như Trương Tĩnh Xảo cũng không có vấn đề, cho dù nàng chỉ muốn làm một bình hoa dốt nát hắn cũng không thèm để ý chút nào.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trương Tĩnh Xảo, thản nhiên nói:- Bất quá nếu em theo tôi, vậy là người của tôi, nếu em lại chạy tới sống vất vưởng cùng người khác, đừng có trách tôi độc ác!Vừa rồi Trương Tĩnh Xảo biểu hiện quá mức phóng đãng, mặc dù Nhạc Trọng cũng thích vẻ phong tao của nàng, nhưng không muốn nàng hồng hạnh xuất tường.Trương Tĩnh Xảo nhìn Nhạc Trọng cười thật dễ thương:- Chủ tử ngài yên tâm, nô tì nhất định sẽ không làm chuyện như thế!Mặc dù Trương Tĩnh Xảo có chút phản nghịch, nhưng người có tâm nhãn cũng không ngu ngốc.

Sau cuối thời toàn bộ trật tự hỏng mất, nếu ở trước cuối thời ra ngoài ngoại tình bị người phát hiện bất quá là chia tay hoặc ly hôn.

Nhưng sau cuối thời, nếu nàng vất vưởng bên ngoài bị phát hiện, vậy sẽ rơi vào kết cục sống không bằng chết.Tiết Khai Sơn vì muốn làm tan rã ý chí chống cự của các nàng, từng để cho nàng đi thăm qua tình cảnh bi thảm của những nữ nhân khác.

Trương Tĩnh Xảo từng tận mắt chứng kiến một cô gái xinh xắn chết thảm thế nào, làm nàng hoảng sợ tới mức nàng cương quyết buộc mình phải luôn ngoan ngoãn.Trương Tĩnh Xảo dựa trong lòng Nhạc Trọng, giống như con mèo nhỏ dịu ngoan, ôn nhu nói:- Chủ tử, ngài xem chị của em thế nào?Nhạc Trọng nhớ lại cô gái buộc tóc đuôi ngựa, khí chất điềm đạm nho nhã, mang theo một cỗ tư văn của người trí thức tên Trương Tĩnh Vi, nói:- Không tệ!

Thoạt nhìn là một cô gái dịu dàng!Trương Tĩnh Xảo lộ ra nụ cười kỳ dị nói:- Chủ nhân, ngài cũng đem nàng thu vào trong phòng, thế nào?

Chị em chúng em cùng nhau hầu hạ ngài, chị em song phi, chẳng phải khoái hoạt!Nhạc Trọng thoáng sững sờ, nhìn Trương Tĩnh Xảo ngồi trong lòng, hắn không nghĩ tới cô gái phản nghịch này lại đem cả chị mình đổ vào trong lòng hắn, ngay cả từ ngữ chị em song phi cũng nói thẳng ra miệng.- Nàng là chị của em…Nhạc Trọng thoáng chần chờ nói, không thể không nói lời đề nghị có chút tà ác của Trương Tĩnh Xảo gây nên một cảm giác hắc ám nào đó trong tận sâu trong nội tâm của hắn.- Em cũng chỉ suy nghĩ cho chị ấy mà thôi.

Sớm hay muộn gì nàng cũng là người của ngài, muộn chi bằng sớm.

Hơn nữa chị em khác với em, năm xưa nàng ở trường học là học sinh xuất sắc, là hoa hậu giảng đường nổi tiếng, là tình nhân trong mộng của rất nhiều thanh thiếu niên!Trương Tĩnh Xảo tiếp tục thủ thỉ với Nhạc Trọng.Trương Tĩnh Xảo cũng có tiểu tâm tư của mình.

Nàng vừa nhìn thấy Quách Vũ có khí chất xuất chúng xinh đẹp như một công chúa, lại có dáng người gợi cảm bốc lửa, liền biết mình không thể qua được Quách Vũ.

Nàng muốn kéo luôn chị của mình vào lòng Nhạc Trọng, dựa vào hai chị em liên thủ tranh đoạt sự sủng ái của hắn.

Hắn càng sủng ái các nàng, cuộc sống của các nàng mới càng tốt đẹp.Nhạc Trọng vỗ vỗ mông Trương Tĩnh Xảo nói:- Thuận theo tự nhiên đi!Lúc này Nhạc Trọng là kẻ độc tài của Thạch Mã trấn, chỉ cần hắn muốn chơi mười mấy nữ nhân xinh đẹp hoang dâm vô độ cũng không có việc gì khó khăn.

Nhưng hắn không có tâm tư đó, toàn bộ chỉ thuận theo tự nhiên.

Dù sao còn có đại địch như căn cứ Lũng Hải trước mặt, hắn cũng không có tâm tư tùy ý hưởng lạc.Thấy Nhạc Trọng không có ý kiến, Trương Tĩnh Xảo bĩu môi không nói thêm lời gì, chỉ lẳng lặng dựa trong lòng hắn hưởng thụ sự an bình hiếm có.

Lúc ở trong tay Tiết Khai Sơn, nàng chưa từng được ngủ ngày nào yên ổn.

Chương 143: Gặp lạiChỉnh sửa : kktruyen.comSáng sớm hôm sau, Nhạc Trọng mang theo Trương Tĩnh Xảo, Quách Vũ cùng Lộ Văn xuất hiện trước bàn ăn.Trên bàn ăn, bày sữa đậu nành, bánh quẩy, sữa tươi, bánh mì, bánh ngọt, chân giò hun khói, cực kỳ phong phú.Chung quanh bàn ăn có sáu thị nữ đang đứng, mỗi một thị nữ đều mặc trang phục nữ phó màu đen viền ren trắng, có lớn có nhỏ, duy nhất có điểm giống nhau chính là toàn bộ đều là mỹ nữ.Chị của Trương Tĩnh Xảo là Trương Tĩnh Vi cũng đứng bên trong.Trương Tĩnh Vi nhìn thấy Trương Tĩnh Xảo ngồi xuống bàn ăn, trong mắt thoáng hiện nét khiếp sợ:- Tĩnh Xảo!

Nàng làm sao có thể ngồi lên bàn?- Đó là Trương Tĩnh Xảo, nàng làm sao được lên bàn?Sáu thị nữ nhìn thấy Trương Tĩnh Xảo ngồi xuống bàn ăn, trong mắt đều hiện lên vẻ khiếp sợ lẫn nghi vấn.- Hồ ly tinh!Lộ Văn nhìn Trương Tĩnh Xảo ngồi cùng bàn, chu miệng thấp giọng nói thầm một câu.Quách Vũ liếc mắt nhìn Trương Tĩnh Xảo, trong mắt hiện lên tia khác thường.

Nàng bị Lộ Văn canh quá chặt chẽ nên rất ít cơ hội ở riêng một mình với Nhạc Trọng.

Thật không ngờ lại bị một cô gái nhỏ hơn nàng giành trước lên giường của hắn.

Tuy rằng trong lòng có chút khác thường nhưng nàng không nói thêm lời nào.- Nhạc ca, em còn có thể xin thêm một phần sữa với bánh mì được không?Sau khi dùng cơm xong Trương Tĩnh Xảo nhu thuận hỏi Nhạc Trọng.Nếu luận thân phận Trương Tĩnh Xảo là biên chế đội viên dự bị, có được một phần vật tư cung cấp cho nàng đủ dùng.

Bình thường đội viên dự bị muốn sữa cùng bánh mì, một là tự mình đi tìm vật tư, hai là dùng vật tư của mình trao đổi, hoặc là thời gian tìm vật tư đạt được phân phối.Nhạc Trọng không chút để ý nói:- Tùy tiện, em muốn ăn cái gì thì cho người đi chuẩn bị!Nhạc Trọng đối với nữ nhân của mình tự nhiên không hề có chút keo kiệt, chút vật tư như vậy cho dù lúc rời khỏi thành phố Lôi Giang hắn cũng không xem vào trong mắt, càng không cần nhắc tới hiện tại.Ăn xong bữa sáng, Nhạc Trọng cùng Quách Vũ, Lộ Văn rời khỏi phòng ăn.

Mỗi ngày hắn đều phải tiến hành huấn luyện bắn súng, chạy bộ, dẫn đội rửa sạch tang thi, luôn bề bộn công việc.

Chính bởi vì quá mức bận rộn nên hắn không có thời gian làm thịt quả cây ngọt ngào Quách Vũ.- Chị, ăn đi!Trương Tĩnh Xảo rất nhanh cho người lấy thêm một phần sữa cùng bánh mì cười híp mắt đưa cho Trương Tĩnh Vi.

Từ nhỏ tới lớn đây là lần đầu tiên nàng chiếu cố được chị của nàng.- Cảm ơn!Trương Tĩnh Vi thoáng do dự tiếp nhận bánh mì cùng sữa, nhìn Trương Tĩnh Xảo cảm ơn.

Nàng thật sự không chịu được sự hấp dẫn của thực vật kia.Ở chỗ Tiết Khai Sơn, bởi vì vật tư khẩn trương nên những nữ nhân như Trương Tĩnh vi mỗi ngày chỉ được ăn lửng dạ.

Thực vật như sữa cùng bánh mì chỉ có Tiết Khai Sơn cùng tâm phúc của hắn có thể ăn vào.

Sau khi đến chỗ Nhạc Trọng làm thị nữ, các nàng có thể ăn no bụng, còn có cơ hội ăn chút cải thìa cùng chút cá khô, nhưng sữa cùng bánh mì thì không có.Trương Tĩnh Vi nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Quách Vũ các nàng ăn sữa cùng bánh mì, thật sự rất muốn được ăn.Vài thị nữ còn lại nhìn Trương Tĩnh Vi ăn bánh mì uống sữa, trong mắt tràn ngập vẻ ghen tỵ lẫn hâm mộ, các nàng đã lâu không được ăn vào những thứ này.Trương Tĩnh Xảo đắm chìm trong ánh mắt hâm mộ lẫn ghen tỵ của những nữ nhân khác, khoan khoái nói không nên lời.

Nàng là một cô gái có chút ái mộ hư vinh cùng phản nghịch, ngoài ra bản tính của nàng cũng không hư hỏng.Cô gái thành thục có mái tóc dài xõa vai giống thành phần nữ tính tri thức tên Bành Viện Viện nhìn thấy vẻ đắc ý của Trương Tĩnh Xảo, trong mắt thoáng hiện vẻ ghen tỵ, lòng thầm suy nghĩ:- Đắc ý cái gì!

Một ngày nào đó tôi cũng sẽ vượt trên cô!Tiểu hộ sĩ Tào Lộ nhìn Trương Tĩnh Vi ăn bánh mì, ánh mắt cũng không hề nháy.Một chiếc xe Jeep dọc theo đường lớn chạy nhanh về Thạch Mã trấn.- Ai?

Mau dừng lại, bằng không chúng tôi sẽ nổ súng!Nhìn thấy chiếc xe Jeep, hai đội viên bảo hộ cửa thành chợt lớn tiếng quát.Ngay cửa thành đặt hai khẩu súng máy hạng năng 89 thức 12.7mm, hai khẩu súng này đủ đem chiếc Jeep xé thành nát vụn.Xe Jeep nhanh chóng ngừng lại, Khổng Đào từ trong xe bước ra:- Đừng nổ súng!

Chúng tôi là sứ giả của căn cứ Lũng Hải.

Chúng tôi có chuyện cần gặp Nhạc đội của các anh!Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ cùng Thái Hiểu các nàng cũng bước xuống xe.Một đội viên thủ vệ nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ, chợt tiến lên cười nói:- Kỷ đội, nguyên lai là cô sao, mời vào đi!Kỷ Thanh Vũ nhìn thoáng qua tên đội viên kia, đôi mày đẹp nhíu lại, trong mắt thoáng hiện nét kinh ngạc nói:- Anh là Lý Vạn Tài!Đội viên tên Lý Vạn Tài ngày trước ở trong đội ngũ của Kỷ Thanh Vũ, thật bình thường, trải qua một thời gian được huấn luyện cùng không ngừng tham gia đủ loại chiến đấu, hiện tại trên người hắn đã có một cỗ khí chất dũng mãnh cùng tự tin.

Mà cỗ khí chất này Kỷ Thanh Vũ chỉ nhìn thấy được trong một ít tinh nhuệ trong căn cứ Lũng downl oa d -PRC, -m ới nhấ t tại k,k,t r uy.e-n .co m Hải.Lý Vạn Tài nhìn Kỷ Thanh Vũ cười nói:- Kỷ đội, nga không, hiện tại nên gọi cô là Kỷ Thanh Vũ tiểu thư.

Kỷ Thanh Vũ tiểu thư, cô tới thật không đúng lúc, Nhạc đội đã dẫn người ra ngoài rửa sạch tang thi tìm vật tư.

Tôi đi thông tri Lý Man Ny Lý bộ trưởng tới đón tiếp các vị đi!Nói xong Lý Vạn Tài xoay người đi vào trong căn cứ.- Lý bộ trưởng?

Lý Man Ny không ngờ đã làm bộ trưởng rồi sao?Trần Dao, Trương Lệ, Vương Phương, Thái Hiểu các nàng nghe được tin tức này đều có chút khó tin, trong lòng vô cùng phức tạp.

Lúc trước địa vị của Lý Man Ny ở dưới các nàng, bây giờ đã trở thành một bộ trưởng dưới trướng Nhạc Trọng.

Mà các nàng ở trong căn cứ Lũng Hải chỉ có thể trốn trong phòng, ngay cả đi ra ngoài cũng phải thập phần cẩn thận.Không bao lâu Lý Man Ny, Trương Tuyền cùng Viên Doanh, Trương Tâm từ trong trấn đi ra.- Dao Dao, tôi rất nhớ cô!Trương Tuyền vừa nhìn thấy Trần Dao, ánh mắt sáng lên chạy tới ôm lấy nàng.

Ở trong túc xá nàng cùng Trần Dao có cảm tình rất tốt.Trần Dao vỗ vỗ lưng Trương Tuyền, hỏi:- Tôi cũng rất nhớ cô.

Tuyền Tuyền, cô ở đây thế nào?

Nhạc Trọng có khi dễ cô không?Trương Tuyền lắc đầu, nắm bàn tay Trần Dao liên miên cằn nhằn:- Không có.

Hắn luôn luôn bề bộn nhiều việc, tôi rất ít nhìn thấy hắn.

Nhưng Dao Dao, bây giờ tôi là bộ trưởng Bộ giáo dục nga, đặc biệt phụ trách dạy học cho trẻ con.

Có chút trẻ em thật nghịch ngợm, không thích đi học chút nào, cả ngày làm trường học gà bay chó chạy…Viên Doanh liếc mắt nhìn VPhương, mang vẻ mỉm cười trên mặt hỏi:- Vương Phương, các cô ở căn cứ Lũng Hải ra sao?Bốn cô gái ở lại chỗ Nhạc Trọng đều đem ánh mắt nhìn Vương Phương, muốn xem nàng trả lời thế nào, các nàng cũng muốn biết căn cứ Lũng Hải do chính phủ quản lý cuộc sống ra sao.Vương Phương có chút do dự lâm vào trong trầm mặc.

Nàng nhìn thấy cách ăn mặc của bốn người Lý Man Ny, khuôn mặt hồng nhuận, sắc mặt sáng sủa vượt xa các nàng rất nhiều.

Điều này khiến cho người có lòng ái mộ hư vinh như nàng hết sức khó chịu, không muốn nói chuyện.

Chương 144: Thuyết kháchChỉnh sửa : kktruyen.comThái Hiểu chớp mắt thành thật đem tình hình của các nàng gần đây nói ra:- Chỗ của chúng tôi thật không xong, trị an không tốt, mỗi ngày chúng tôi chỉ có thể ở trong phòng, không dám đi đâu, mỗi ngày cũng chỉ đủ ăn mà thôi!Viên Doanh mang theo cảm giác ưu việt liếc mắt nhìn Trần Dao mang theo vẻ khiêu khích nói:- Như vậy ah, thật khó có dịp mọi người đến một chuyến, tôi mời mọi người ăn một bữa được chứ!Bộ dạng của Trần Dao đẹp hơn Viên Doanh, lại có khí chất.

Trước khi hai bên chia tay vẫn được Nhạc Trọng thật vừa ý, Viên Doanh vẫn luôn ghen tỵ nàng, nghe được Trần Dao các nàng hỗn chán nản như thế, trong lòng Viên Doanh thập phần đắc ý hơn nữa may mắn lựa chọn ngày trước của chính mình.- Đắc ý cái gì, bất quá chỉ là ôm đùi Nhạc Trọng mà thôi.

Không có Nhạc Trọng cô chẳng là thứ gì cả!Vương Phương nhìn vẻ hăng hái của Viên Doanh, trong lòng tràn ngập ghen tỵ thầm nghĩ.

Nhưng tính nàng có chút cẩn thận nên không nói ra ngay đương trường.

Dù sao hiện tại ở nơi này nàng chỉ là người ngoài, gây sự lên đối với nàng thật bất lợi.Trần Dao nhìn Viên Doanh khẽ mỉm cười nói:- Vậy cảm ơn cô!Dù sao Trần Dao đã lĩnh nhiệm vụ khuyên bảo Nhạc Trọng, nàng không muốn đắc tội bất cứ người nào trong thế lực của hắn.- Đi theo tôi!Viên Doanh cười, dẫn các nàng đi tới phòng ăn.Cá trắm hấp, tôm hấp muối tiêu, ốc đồng chua cay, cá chép kho tàu, rau tươi xào, bốn món mặn một món rau bày trên bàn, bên cạnh còn có hai *** coca cùng nước trái cây.Nhìn thức ăn trên bàn, ánh mắt Thái Hiểu, Vương Phương đều phát sáng, lập tức cầm đũa ăn như hổ đói.

Từ sau cuối thời các nàng còn chưa từng được ăn một món thịt tươi, càng đừng nói tới tôm cá tươi.Viên Doanh nhìn bộ dáng ăn như hổ đói của Thái Hiểu cùng Vương Phương các nàng, trong mắt hiện lên một tia đắc ý cùng đau lòng.

Bữa cơm này tiêu phí mất nửa tháng vật tư cung cấp của nàng, nhưng chỉ cần chứng kiến Thái Hiểu cùng Vương Phương các nàng lộ ra ánh mắt hâm mộ cùng ghen tỵ, như vậy có thể làm lòng hư vinh của nàng đạt được thỏa mãn thật lớn.Ăn vào thức ăn mỹ vị, tận sâu trong nội tâm Vương Phương các nàng đều sản sinh một tia hối hận.

Lúc trước khi Nhạc Trọng cho các nàng lựa chọn, các nàng đã lựa chọn tin tưởng chính phủ, đã đi căn cứ Lũng Hải, kết quả hiện tại chỉ có thể trốn trong nhà không dám đi ra ngoài.

Mà ở nơi này Viên Doanh bọn họ đều trở thành cán bộ trung tầng của Thạch Mã trấn, ngày tháng trôi qua chẳng những tốt hơn các nàng rất nhiều hơn nữa càng thêm độc lập, có tôn nghiêm.Ngay lúc các nữ nhân còn đang dùng cơm, một gã đội viên đi tới nói với Lý Man Ny:- Lý bộ trưởng, Nhạc đội đã trở lại, anh ấy muốn cô đem Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đến gặp mặt!- Tôi đã biết!Lý Man Ny khẽ gật đầu, đứng lên nói với Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ:- Chúng ta đi thôi!Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đều đứng lên đi theo Lý Man Ny rời khỏi nhà ăn.Vương Phương nhìn theo hai nàng, trong lòng vô cùng ghen tỵ nghĩ thầm:- Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ ở trong lòng hắn quả nhiên là có khác biệt với chúng ta!Theo Lý Man Ny dẫn đường, Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đi vào một phòng tiếp khách trong một ngôi biệt thự xa hoa nhất Thạch Mã trấn.Sau khi tiến vào phòng tiếp khách, Trần Dao lẳng lặng đánh giá Nhạc Trọng đang ngồi trên sô pha, trong lòng sản sinh một tia khác thường.Ban đầu lúc còn ở thành phố Lôi Giang, Nhạc Trọng còn chưa thành thục, trên người còn mang theo dáng vẻ của một người bình thường.

Tối đa chỉ là một sinh viên lấy được lực lượng cường đại mà thôi.

Nhưng hiện tại tuy rằng hình dáng của Nhạc Trọng không thay đổi bao nhiêu, nhưng khí chất toàn thân đã hoàn toàn khác hẳn.

Trần Dao đối diện với Nhạc Trọng tựa như đối diện với Trần Kiếm Phong, một thượng vị giả chuyên nắm sinh tử của mấy ngàn người trong tay mình.Nhạc Trọng ý bảo Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ ngồi xuống sô pha, tự mình đối diện các nàng, uống một ngụm nước trái cây mới chậm rãi hỏi:- Trần Dao, lần này cô tới đây có chuyện gì?Trần Dao sửa sang lại tâm tình của mình, nói:- Nhạc Trọng, hôm nay tôi đến là muốn cho anh dẫn người cùng nhau gia nhập căn cứ người sống sót thành phố Lũng Hải.

Chỉ cần anh nguyện ý dẫn người gia nhập căn cứ, hết thảy chuyện anh làm trước kia chính phủ sẽ không tiếp tục truy cứu.

Hơn nữa sẽ thành lập đội đặc cảnh thứ tư, cho anh làm đội trưởng, cấp bậc là chính khoa cấp!- Nói trắng ra là muốn thu lấy võ trang của tôi sao?Nhạc Trọng nghe vậy khẽ lắc đầu, nhẹ nhàng cười dứt khoát nói:- Tôi ở trong Thạch Mã trấn là người thống trị nhất ngôn cửu đỉnh.

Dưới trướng có hơn ngàn con dân, mấy trăm chiến sĩ tinh nhuệ.

Dựa vào cái gì muốn tôi đến căn cứ Lũng Hải bị người thu thập lực lượng võ trang, còn phải nhận cuộc sống nhìn vào sắc mặt người khác?Trần Dao lợi dụng sự chính thống của căn cứ Lũng Hải tiếp tục khuyên hắn:- Nhưng hành vi của anh là phi pháp!

Nhạc Trọng, cứu vớt người sống sót là nghĩa cử đáng giá tán thưởng.

Nhưng nếu anh ủng binh tự trọng, chống lại chính phủ, như vậy tính chất sự tình đã thay đổi.

Chút lực lượng hiện giờ của anh nhìn qua đích xác không kém, nhưng nếu tương lai chính phủ đánh bại tang thi thu phục cả nước, tùy tiện phái ra một sư đoàn là đủ nghiền võ trang của anh thành phấn vụn.

Hiện tại anh hướng chính phủ quy phục, bằng năng lực của anh tương lai ở trong chính phủ cũng có vượt trội, quang diệu gia môn!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Dao, có chút lãnh đạm nói:- Để cho tôi đi nhờ vả căn cứ Lũng Hải, đừng nói giỡn!

Nói vậy cô cũng đã chứng kiến hiện trạng trong căn cứ hiện giờ rồi chứ?

Không hề sinh khí, nhìn không thấy tương lai cùng hi vọng.

Chính phủ mục ruỗng không chịu nổi, du côn lưu manh hoành hành.

Địa phương như vậy cô xem tại kktruyen.com còn muốn cho tôi dẫn người đi nhờ vả, cô xác định là thần trí của cô vẫn còn thanh tỉnh đó chứ?Nếu như lúc trước Nhạc Trọng dẫn người đi vào căn cứ Lũng Hải nhìn thấy được một căn cứ chính trị trong sáng, thập phần trật tự như trước cuối thời, có lẽ hắn đã chọn lựa cho toàn bộ người sống sót của Trường Quang thôn gia nhập căn cứ, bản thân mình mang theo vài tâm phúc cùng bạn bè rời khỏi nơi đó.

Nhưng hắn chỉ nhìn thấy vẻ hỗn loạn cùng hãm hại, hắn đã hoàn toàn thất vọng đối với căn cứ Lũng Hải, chặt đứt tâm tư sống dựa vào người khác.Vẻ mặt Trần Dao chờ mong nhìn Nhạc Trọng nói:- Đó là bởi vì trong chính phủ có một bộ phận người hứng thú trong việc tranh giành quyền lợi.

Quân đội lại bằng mặt không bằng lòng với chính phủ nên tạo thành trạng huống như thế.

Nếu anh gia nhập Lũng Hải cùng chú của tôi liên thủ, nhất định có thể đem căn cứ xây dựng tốt hơn!Nhạc Trọng cự tuyệt như đinh đóng cột:- Tôi cự tuyệt!Trong mắt Trần Dao hiện lên nét thất vọng thật sâu, nàng cố gắng sửa sang lại tâm tình của mình sau đó nói tiếp:- Nếu anh đã không muốn gia nhập căn cứ thì thôi.

Lần này tôi đến còn một nhiệm vụ, đó là khuyên bảo anh dẫn người liên thủ cùng chúng tôi thu phục kho lương ngoại ô huyện Thượng Lâm kia.

Sau khi thu phục kho lương, số lương thực trong kho chia ra cho chúng tôi bảy, anh ba!

Chương 145: Tái nhập căn cứChỉnh sửa : kktruyen.comKhác với sự khờ dại của Trần Dao, Trần Kiếm Phong đã sớm dự đoán được Nhạc Trọng sẽ không đáp ứng dẫn người đi nhờ vả hắn, vì thế đã chuẩn bị sẵn kế hoạch khác cho Trần Dao.Nhạc Trọng tự hỏi một lúc lâu mới nói:- Phân chia 5:5!Trần Dao cắn chặt răng hạ thấp một chút:- 6:4!Nhạc Trọng khăng khăng:- Phân chia 5:5!Kho lương ở ngoại ô huyện Thượng Lâm là một kho lương quốc gia cỡ lớn, nếu có thể đem thu phục cho dù chỉ có một nửa cũng đủ mấy ngàn người ăn vài năm không thành vấn đề.Trần Dao đồng ý nói:- Được!

Vậy phân chia 5:5!Nhạc Trọng hỏi:- Khi nào thì xuất phát?Tuy rằng trước mắt vật tư trong Thạch Mã trấn sung túc, nhưng vấn đề lương thực luôn đặt trong lòng Nhạc Trọng.

Lương thực mầm móng trồng vào trong đất đều không thể nẩy mầm, điều này mang ý nghĩa lương thực càng ăn càng ít.

Một khi ăn hết lương thực sẽ vô cùng phiền toái.Trần Dao thoáng do dự nhìn Nhạc Trọng nói:- Trước khi hành động chú của tôi muốn gặp anh một lần.

Anh có thể cùng tôi đến căn cứ gặp ông ấy không?Ánh mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, khẽ cau mày, lẳng lặng nhìn chằm chằm Trần Dao.

Những chính khách kia có lẽ không thể chiến đấu, nhưng bố trí âm mưu đều là cao thủ.

Hắn cự tuyệt lời mời chào của Trần Kiếm Phong, nhưng để Trần Dao mời đến căn cứ cũng không chắc có phải là một buổi Hồng Môn Yến hay không.Chứng kiến Nhạc Trọng lặng im không đáp, Trần Dao rất nhanh hiểu được băn khoăn của hắn, nàng nhìn thẳng ánh mắt hắn, nói:- Tôi có thể dùng nhân cách cùng tính mạng của mình bảo đảm sự an toàn của anh!Nhạc Trọng không nói gì, chỉ lẳng lặng cân nhắc khả năng phiêu lưu cùng lợi tức nếu đến căn cứ, hơn nữa bản thân hắn có khả năng chạy trốn hay không.

Nếu là kết quả hẳn phải chết, hắn tuyệt đối sẽ không đi.Liếc mắt nhìn vẻ trầm mặc của Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ dùng thanh âm từ tính thập phần dễ nghe của nàng nói ra:- Nhạc Trọng, anh nên đi căn cứ Lũng Hải một chuyến đi.

Tôi sẽ dùng tính mạng của tôi bảo hộ an toàn của anh.

Chỉ cần tôi không chết sẽ không để anh chết.

Nếu anh chết tôi sẽ chôn cùng anh.

Nếu Trần Kiếm Phong bố trí âm mưu mở Hồng Môn Yến hại anh, sau này tôi thoát ly Trần gia, đi theo anh!Nghe xong lời nói của Kỷ Thanh Vũ, trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một tia khác thường, lóe sáng quang mang trầm giọng nói:- Được!

Tôi sẽ đi với hai người đến gặp Trần Kiếm Phong một lần!Từ lần đầu tiên gặp mặt, phong tư hiên ngang trong chiến đấu của Kỷ Thanh Vũ đã khắc sâu trong lòng Nhạc Trọng, hắn có được lòng hảo cảm khác thường với Kỷ Thanh Vũ hơn hẳn những người khác.Trần Dao nhìn Nhạc Trọng đã đáp ứng gặp mặt Trần Kiếm Phong, nhưng trong lòng cũng không quá cao hứng, ngược lại bị một cảm giác rối rắm cùng mất mát bao phủ, thầm nghĩ:- Nhạc Trọng quả nhiên thích Thanh Vũ!Sau khi quyết định, Nhạc Trọng đưa ra toàn bộ an bài, lúc này mới dẫn người đi căn cứ Lũng Hải.Hai chiếc Đông Phong, hai chiếc Hummer cùng một chiếc Jeep hình thành đoàn xe tiến vào căn cứ Lũng Hải, dừng lại Thành Trung thôn trước kia hắn ở qua.Người sống sót trong Thành Trung thôn kinh ngạc nhìn đoàn xe, phải biết rằng hiện tại nhiên liệu thập phần trân quý.

Ở trong căn cứ ngoại trừ đi ra ngoài tìm tòi vật tư, đại bộ phận mọi người chạy xe đạp hoặc là đi bộ, chỉ có chút quan viên chính phủ hoặc con cháu quan lớn vẫn còn ngồi được xe thể thao, tiêu hao nhiên liệu quý giá.Nhạc Trọng từ trong xe bước xuống, liếc mắt nhìn chung quanh, chỉ thấy nơi này càng nhiều dân cư, nơi nơi đều dựng lên lều trại sơ sài, thật nhiều người sống sót chen chúc trong không gian nho nhỏ kia, mùi hôi thối ngút trời, chẳng khác gì trại dân tị nạn.Sau cuối thời người thường muốn tìm một địa phương sinh sống an ổn, căn cứ Lũng Hải mang danh nghĩa chính phủ mỗi ngày đều thu nhận thật nhiều người sống sót.

Chính bởi vì như thế, căn cứ tiêu hao lương thực cũng thật lớn, vì vậy lần này Trần Kiếm Phong mới đánh chủ ý với kho lương thực kia.Khổng Đào từ trong xe bước xuống, dùng tay che mũi, vẻ mặt ghét bỏ nhìn người sống sót giống như nạn dân kia, hỏi:- Nhạc Trọng, trực tiếp đi vào đặc khu không phải tốt hơn sao?

Chạy tới nơi này làm gì?Trước cuối thời Khổng Đào là quan viên chính phủ thành phố Lũng Hải, sau cuối thời luôn đi theo Trần Kiếm Phong, ở trong căn cứ Lũng Hải là một gã quan chức cao cao tại thượng, hắn chưa từng tới những khu bần cùng này bao giờ, vì vậy đối với những người sống sót hôi thối bẩn thỉu tràn ngập chán ghét.Nhạc Trọng khinh miệt liếc mắt nhìn qua Khổng Đào, trực tiếp đưa một gói thuốc lá Trung Hoa cho hắn, nói:- Thạch Mã trấn đang xây dựng tường thành, tôi muốn chiêu mộ một ít người sống sót qua sửa tường.

Khổng trưởng phòng, không có vấn đề gì chứ?Khổng Đào tiếp nhận gói thuốc lá, ánh mắt biến đổi, nhìn Nhạc Trọng vô cùng nhiệt tình nói:- Không có vấn đề!

Anh muốn nhận người sửa tường thành, nhận nhiều một chút.

Những người ở đây có đủ hay không?

Không đủ tôi sẽ gọi thêm cho anh!Dân cư trong căn cứ Lũng Hải rất nhiều, mỗi ngày đều phải tiêu hao thật nhiều lương thực.

Khổng Đào còn ngại người sống sót quá nhiều sẽ biến căn cứ càng xem tại kktruyen.com thêm hôi thối dơ bẩn.

Theo hắn xem ra những người sống sót kia bộ dáng gầy gò sắp chết, không có nghề nghiệp chuyên môn, lại không dám đi ra ngoài thu thập vật tư, lại không phải mỹ nữ, quả thật chẳng khác gì là phế vật.

Nhạc Trọng nguyện ý chiêu mộ bọn hắn làm việc Khổng Đào muốn cầu còn không được.Hơn nữa Khổng Đào cũng là hạng người tâm tư lả lướt, hắn giao hảo với Nhạc Trọng là vì muốn tìm một con đường lui cho mình.

Tương lai nếu Nhạc Trọng gồm thâu căn cứ Lũng Hải, hắn có thể ở chỗ Nhạc Trọng vượt qua cuộc sống tốt hơn.Nhạc Trọng nhìn Trần Thạch Đầu phân phó:- Trần Thạch Đầu, chú dẫn người đi chiêu mộ người sống sót, trước tìm hai trăm người.

Cần một trăm năm mươi nam nhân, năm mươi trẻ em.

Nói với họ là cần đến Thạch Mã trấn sửa tường thành, mỗi ngày cho ăn ba bát cháo, hai cái bánh mỳ!Trần Thạch Đầu gật gật đầu đi tới.- Chọn tôi, chọn tôi!

Tôi có khí lực lớn!- Chọn tôi đi!

Tôi rất siêng năng, trước kia tôi làm công nhân bốc xếp!- …Trần Thạch Đầu vừa nói ra điều kiện chiêu mộ, cơ hồ toàn bộ người sống sót vô luận nam nữ đều vây quanh Trần Thạch Đầu lớn tiếng kêu to.

Nhìn qua trận thế thật nóng nảy, chẳng khác gì lúc thị trường cổ phiếu khai trương ngày trước, nhìn qua thật điên cuồng như những người chơi cổ phiếu.Thật nhiều người sống sót vây quanh Trần Thạch Đầu khiến công việc của hắn thật khó triển khai.Trần Thạch Đầu lớn tiếng quát:- Im lặng!

Xếp thành hàng!- Chọn tôi chọn tôi!

Tôi có sức lực lớn!- …Tiếng hô của Trần Thạch Đầu không có nửa điểm tác dụng, những người sống sót sợ mình không được lựa chọn đều vây quanh người hắn không ngừng cầu xin.

Người trong nước vốn không có thói quen xếp hàng, vì tranh đoạt cơ hội sinh tồn bọn họ đương nhiên liều mạng tranh đoạt, không ai nhường nhịn.Đối mặt với đám người mãnh liệt kia, Trần Thạch Đầu có chút lúng túng, hắn chưa từng xử lý qua trường hợp như vậy.- Chú làm vậy vô dụng!

Chương 146: Người Nhật BảnChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng bước tới, lạnh lùng nhìn những người sống sót nói:- Dùng roi quất!

Ai chen ngang thì quất người đó!

Sau đó đuổi đi, tôi không cần người không phục tùng mệnh lệnh!Sáu gã đội viên mặc áo da rắn nước biến dị, đã cường hóa đến ngoài 8 cấp bước lên một bước, rút roi hung hăng quất lên đám người sống sót.Vừa quất xuống, những người bị đánh trúng kêu lên thê thảm, vội vàng tránh ra.

Chứng kiến một màn bi thảm kia, những người nọ run sợ mới thành thật xếp thành hàng.Nhạc Trọng nhìn thoáng qua những người sống sót đã thành thật, lạnh lùng nói:- Người không nghe lời dùng roi quất.

Quất xong bọn hắn sẽ lập tức hiểu được sự trọng yếu của kỷ luật cùng trật tự!- Tôi đã biết, Nhạc đội!Trần Thạch Đầu gật đầu đáp.Đi theo bên cạnh Nhạc Trọng, Diêu Diêu mặc bộ quân trang số nhỏ đưa mắt nhìn thấy một màn này, lộ ra ánh mắt như suy nghĩ.

Tiểu la lỵ lặng lẽ chui lên xe Nhạc Trọng, sau khi hắn phát hiện đã sắp tới căn cứ.Đám người bị Nhạc Trọng giáo huấn liền thành thật, một đám người ngoan ngoãn xếp hàng báo tên của mình, năng lực, chức nghiệp ngày trước, đợi Trần Thạch Đầu chọn lựa.Những người này phần lớn không có bổn sự gì đặc thù, nhưng nam nhân cường tráng không ít, cũng đủ cho Trần Thạch Đầu lựa chọn.Nhạc Trọng nhìn thấy nơi này không còn chuyện gì, lúc này mới mang theo bốn gã đội viên cận chiến đi tới chỗ Khổng Đào.- Đi thôi!Nhạc Trọng cùng Khổng Đào hướng chỗ đặc khu đi tới.Trên đường đi, hắn luôn luôn bảo trì trạng thái cảnh giác, cảnh giác Băng Vương Hội có thể sẽ phát động tập kích.

Nhưng hắn luôn không dự cảm được nguy hiểm, hiển nhiên Băng Vương còn chưa xuất động cao thủ tiến hành ám sát hắn.- Cứu mạng!

Cứu mạng!Ngay khi nhóm người Nhạc Trọng đi ngang qua một ngôi nhà, từ trong phòng truyền ra thanh âm tiếng thét thê lương, tiếp theo một nữ nhân quần áo rách rưới từ trong phòng chật vật lao ra.Hai nam tử để thân trần, dáng người có chút thấp bé cũng từ trong phòng lao ra ôm lấy người đàn bà kia.Người đàn bà kia hướng người chung quanh lớn tiếng cầu cứu:- Cứu mạng!

Bọn hắn muốn cưỡng hiếp tôi, bọn hắn là người Nhật Bản, bọn hắn muốn cưỡng hiếp tôi.

Cứu tôi với, van cầu mọi người!- Thật sự là gây nghiệp chướng, những người Nhật Bản lại tai họa nữ nhân.

Kháo!

Chính phủ cũng không quản sao?- Quản cái gì, đây là khách quý trong đặc khu, nhân sĩ đặc quyền, ai dám quản, ai nguyện ý quản?- …Người sống sót chung quanh nghe được thanh âm kêu cứu của nữ nhân kia, chẳng những không dám quản ngược lại còn thối lui, sợ rước họa vào thân.

Có mấy thanh niên tâm huyết đang định xông lên ngăn cản hai người Nhật Bản kia, nhưng nghe được hai chữ đặc khu trong lòng liền lạnh lẽo.Trong căn cứ Lũng Hải người sống sót bình thường nếu phạm tội ăn cắp, cướp bóc, cưỡng hiếp sẽ bị trừng phạt cực kỳ nghiêm khắc, thậm chí trực tiếp bắn chết.

Nhưng người đặc khu chỉ có người đặc khu có đặc quyền ngăn cấm được.

Những người bình thường nếu cùng người đặc khu phát sinh tranh chấp, cho dù có đạo lý cũng biến thành không đạo lý, ăn khổ nhiều nên huyết tính của họ cũng đã hoàn toàn lạnh xuống.Hai người thấp bé kia trừng mắt nhìn những người vây xem, không chút kiêng nể quát to:- Nhìn cái gì vậy!

Muốn ăn đòn sao?Nhạc Trọng nhìn hai gã hung hăng càn quấy kia, một cỗ lửa giận bay lên, lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ.Khổng xem. online tại kktruye-n.c om Đào chỉ liếc mắt nhìn hai người kia, lại nói với Nhạc Trọng:- Đi thôi, Nhạc Trọng!Tình hình như thế Khổng Đào đã nhìn quen thuộc.

Ở trong đặc khu có vài đứa con quan lớn thích nhất chơi trò cưỡng bức dân nữ.

Bọn hắn thích chứng kiến những cô gái đàng hoàng gào khóc trước mặt bọn hắn, loại diễn cảm vô lực của những cô gái kia.

Đây là hưởng thụ mà trước cuối thời bọn hắn làm sao cũng không đạt được.Trước cuối thời bởi vì có internet, truyền thông giám sát, những đứa con của quan lớn còn chưa dám trắng trợn làm ra loại chuyện này.

Nhưng sau cuối thời mất đi giám sát, đối với tương lai mê mang cùng sợ hãi, làm bọn hắn càng thêm càn rỡ cùng biến thái so với ngày trước.Giống như Trần Dao hay Kỷ Thanh Vũ phẩm hạnh đoan chính, vẫn bảo trì một phần thiện lương cũng không ít.

Nhưng so với bọn họ, những kẻ phóng túng chính mình cùng lợi dụng quyền thế của bậc cha chú hoành hành thật càng nhiều hơn.Trong mắt Nhạc Trọng lộ ra vẻ châm chọc nhìn Trần Dao nói:- Đây là căn cứ Lũng Hải!

Thật đúng là một căn cứ tốt, sau khi tiến vào đặc khu, kẻ phạm tội cưỡng hiếp dân nữ công khai bên đường cũng không có ai quản.

Quả nhiên là một căn cứ tốt đâu.

Ở trong Thạch Mã trấn của tôi, không một kẻ nào dám càn rỡ như thế!Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, sắc mặt Trần Dao lúc trắng lúc xanh, nàng chỉ là cháu gái của Trần Kiếm Phong, không có bất kỳ chức vụ, dù chứng kiến chuyện như vậy cũng không có quyền lợi đi quản.Một gã Nhật Bản nhìn thấy Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đứng bên cạnh Nhạc Trọng, ánh mắt sáng lên nhìn qua tên bên cạnh nói:- Cô gái thật khá!

Tam Tỉnh quân, chúng ta đem hai nàng đi vào, Quy Điền xã trưởng nhất định thật cao hứng!Tam Tỉnh đi nhanh tới trước mặt Nhạc Trọng, kiêu căng nói:- Cho mày bốn bao mì ăn liền, đem hai nữ nhân này giao cho chúng ta.

Không cần trả giá, nếu không ngay cả mì ăn liền mày cũng không có được!Khổng Đào chứng kiến Tam Tỉnh Hùng Nhị đánh chủ ý với Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ, nhướng mày tiến lên ngăn lại nói:- Tam Tỉnh Hùng Nhị tiên sinh, hai vị này cũng là người đặc khu.

Mời ông chú ý thân phận một chút!Tam Tỉnh Hùng Nhị nhướng mày, liếc mắt nhìn Khổng Đào nói:- Anh là ai?Khổng Đào đáp:- Tôi là chủ nhiệm văn phòng ủy ban thành phố Lũng Hải Khổng Đào!Tam Tỉnh Hùng Nhị nhìn nhìn Khổng Đào, chứng kiến bộ dáng có vẻ sạch sẽ sung sướng của hắn, lúc này xoay người lại nói với tên kia:- Chân Điền quân, bọn họ là người đặc khu!Tam Tỉnh Hùng Nhị cũng biết nặng nhẹ, lấy thân phận của bọn họ chơi đùa nữ nhân bình thường bên ngoài thì không bị xử phạt gì nghiêm khắc.

Nhưng nữ thân quyến trong đặc khu đều là nữ thân quyến của người cầm quyền căn cứ Lũng Hải, tùy tiện động tới thân phận của bọn hắn cũng không thể giải quyết.Tam Tỉnh Hùng Nhị cùng Chân Điền lôi nữ nhân kia đi vào nhà.- Chúng ta đi thôi!Khổng Đào thấy hai người kia không tiếp tục gây hấn, trong lòng thở ra một hơi nhẹ nhõm, nhìn Nhạc Trọng cười nói.

Nếu gây hấn với người Nhật Bản, sẽ ảnh hưởng tới hình tượng của hắn trong lòng lãnh đạo.

Khổng Đào cũng không muốn phát sinh tranh chấp với người Nhật Bản, hơn nữa quan trọng nhất là mấy người kia cũng có hậu trường rất sâu trong căn cứ.Nhạc Trọng luôn lẳng lặng nhìn tình thế phát triển, khi hắn chứng kiến có hai gã cảnh sát đứng xa xa nhìn thoáng qua sau đó xoay người rời khỏi, lại nhìn qua Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đã xanh mặt, châm chọc cười nói:- Trần Dao, đây là căn cứ mà cô muốn tôi đến cậy nhờ.

Tôi thật sự muốn biết nơi này còn là đại lục hay không, người Nhật Bản cưỡi lên trên đầu chúng ta nhưng không có ai tới quản.

Địa phương như vậy cho dù cô giết tôi, tôi cũng không đến!Nói xong Nhạc Trọng nhìn đội viên bên cạnh lạnh lùng ra lệnh:- Cứu người!

Bẻ gãy cánh tay bọn hắn cho tôi!

Chương 147: Quy Điền ThọChỉnh sửa : kktruyen.comHai gã đội viên phóng tới, mỗi người một cước trực tiếp đá lên thân thể hai người Nhật Bản, đá ngã họ trên mặt đất, sau đó dùng lực bẻ gãy cánh tay hai người kia.- A!

Đáng chết!

Tụi mày rất dã man!

Dám động thủ thương tổn bạn bè quốc tế, tôi phải hướng lãnh đạo các người trách cứ!- Đáng chết!

A!

Đau quá!

Tên chết tiệt, mày sẽ vì hành vi của mày trả giá thật nhiều!Tam Tỉnh Hùng Nhị cùng Chân Điền vừa kêu thảm thiết vừa lớn tiếng uy hiếp.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn bọn hắn, ra lệnh:- Thật sự là mồm quạ đen!

Vả miệng!

Cho bọn hắn ngậm miệng lại!Hai gã đội viên tiến lên, mỗi người vung tay hung hăng tát lên mặt hai người kia, đem hai người đánh bay hơn mười chiếc răng, máu tươi tràn ra, mặt sưng phồng lên.Khổng Đào nhìn thấy Nhạc Trọng không chút kiêng nể giáo huấn hai người kia, sau lưng tuôn mồ hôi lạnh lớn tiếng kêu:- Nhạc Trọng, đừng xúc động, bọn hắn chẳng những là bạn bè quốc tế còn là cư dân trong đặc khu.

Anh đánh họ phiền toái rất lớn!“Nhất đẳng người nước ngoài, nhị đẳng quan, tam đẳng dân tộc thiểu số, tứ đẳng người Hán”.

Ở đại lục bạn bè nước ngoài vĩnh viễn xếp hạng thứ nhất.

Nếu người ngoại quốc mất một chiếc xe đạp tại đại lục, cả cục cảnh sát xông ra tìm kiếm cho bọn họ, thẳng tới khi nào tìm được mới thôi.

Nếu gặp phải tai họa đại nạn, đầu tiên cần bảo vệ chính là bạn bè quốc tế cùng an toàn nhân thân tài sản của họ trước, tiếp theo mới là người trong nước.

Quan hệ tới nước ngoài chưa từng có việc nhỏ, đây là truyền thống kỳ quái được hình thành thời cậnTrung Quốc.

Đối với người ngoại quốc tốt hơn đối với người trong nước rất nhiều.Nhạc Trọng không hề để ý tới Khổng Đào, đi nhanh vào trong căn nhà.

Chỉ thấy một người trung niên hói đầu, bụng bia, toàn thân trần trụi đang quỳ ngồi trên giường cưỡi trên một nữ nhân.Trong phòng tràn ngập tiếng thở gấp của nam nhân cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân.Nhạc Trọng chỉ vào nam nhân kia lạnh lùng nói:- Bắt hắn lại!Một gã đội viên tiến lên một tay bắt lấy nam nhân kia, mạnh mẽ kéo hắn xả xuống khỏi thân thể nữ nhân, ném trên mặt đất.

Vật xấu xí dưới háng người kia bật bật lên, còn mang theo nước đọng.Quy Điền Thọ bị người quấy rầy hứng trí nhất thời giận dữ, vừa đứng dậy lập tức vung một bạt tai lên mặt đội viên tên Vương Đại Lực mắng:- Mẹ nó!

Các người là ai?

Tôi là hội trưởng Ni Á Chu Thức Hội Xã xã trưởng Quy Điền Thọ, là đặc biệt tới nơi này đầu tư, trợ giúp các người thoát khỏi nghèo khó làm giàu, là khách quý đặc khu!Lúc trước Quy Điền Thọ cầm theo một số lớn tài chính đến thành phố Lũng Hải đầu tư, nhận được tiếp đãi long trọng, quan viên chính phủ đối đãi với hắn như là vị đại gia.

Hắn lại có quan hệ cá nhân rất tốt với một vị quan lớn, dưỡng thành dáng vẻ bệ vệ hung hăng càn quấy.Vương Đại Lực một tay bắt được bàn tay của Quy Điền Thọ, lật tay tát lên mặt hắn, đem mặt hắn đánh sưng lên, khóe miệng tràn máu.- Phi!

Đồ khốn kiếp!

Nơi này là đại lục, còn chưa tới phiên ông càn rỡ!Quy Điền Thọ bị trúng một bạt tai của Vương Đại Lực, bị đánh đến nổ đom đóm mắt, một cỗ lửa giận dâng lên trong lòng.

Nhưng dù sao hắn cũng là một gã xã trưởng, rất nhanh liền bình tĩnh trở lại, cẩn thận liếc mắt nhìn nhóm người Nhạc Trọng khôi phục bình tĩnh nói:- Các anh là ai?

Nơi này là nơi ở tư nhân của tôi, mời các anh lập tức đi ra ngoài, bằng không tôi sẽ gọi cảnh sát!Quy Điền Thọ ngang ngược càn rỡ là vì hắn có chính phủ dựa vào.

Nhưng hắn cũng biết đạo lý hảo hán không nếm mệt trước mắt, hiện tại trên thân đoàn người Nhạc Trọng đều mang theo cỗ khí tức dũng mãnh, hiển nhiên không phải loại người chỉ bị vài câu đe dọa của hắn thì có thể đuổi đi, nếu như bị làm thịt thật sự là quá oan ức.Nhạc Trọng chỉ lên nữ nhân nằm trên giường, lạnh lùng hỏi:- Chuyện gì xảy ra?- Cô ta?Quy Điền Thọ khinh miệt liếc mắt nhìn nữ nhân kia, lại nhìn Nhạc Trọng nói:- Tôi đưa cho nàng bốn gói mì ăn liền, nàng tự nguyện cho chúng tôi chơi một ngày.

Nếu anh không tin có thể hỏi nàng, Jenny, tôi nói có đúng không?Nữ nhân kia cúi đầu, mái tóc dài màu đen che phủ gương mặt nàng, thấp giọng nói:- Phải!Chân mày Quy Điền Thọ nhíu lại, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện ánh sáng tàn nhẫn, nói:- Các hạ, nếu ngài muốn chủ trì chính nghĩa thì mời trở về đi!

Tôi cùng nàng chỉ là giao dịch da thịt bình thường mà thôi!Quy Điền Thọ tính toán đuổi Nhạc Trọng rời khỏi nơi này, sau đó điều tra lai lịch bối cảnh của hắn.

Nếu bối cảnh thực lực của Nhạc Trọng vượt xa hắn thì thôi, nếu không phải là đối thủ của hắn, hắn muốn thi triển thủ đoạn khiến Nhạc Trọng muốn sống không được, muốn chết không xong.Vương Đại Lực nhìn nữ nhân trên giường nhổ nước bọt, mắng:- Phi!

Tiện nữ nhân!Jenny run lên, nước mắt tràn mi tuôn ra, thấp giọng khóc ồ lên.

Trước cuối thời nàng là một thành phần tri thức bằng cấp cao, dáng người lẫn tướng mạo đều xinh đẹp.

Nhưng sau cuối thời lại vì bốn túi mì ăn liền mà bán đứng thân thể của chính mình.Nhạc Trọng phất phất tay, một gã đội viên mang theo nữ nhân chạy ra ngoài khi nãy đi vào:- Nữ nhân này ông giải thích thế nào?

Cũng là giao dịch da thịt?Nữ nhân kia dùng thanh âm lo lắng giải thích:- Không!

Tôi không cùng hắn tiến hành giao dịch da thịt.

Hắn nói muốn mời một người giúp việc, một ngày cấp ba bánh mỳ ba bát cháo nên tôi mới tới làm việc.

Không nghĩ tới tôi vừa đi vào cửa bọn hắn đã muốn cưỡng bức tôi, tôi thật không phải là kỹ nữ!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Quy Điền Thọ, lạnh lùng nói:- Chuyện này ông giải thích thế nào?

Tôi tận mắt nhìn thấy hai gã bộ hạ của ông bắt nữ nhân này vào phòng, bộ hạ của ông còn đánh chủ ý với bạn của tôi!Ý nghĩ của Quy Điền Thọ xoay chuyển thật nhanh, liền thở dài một hơi nói:- Tôi không lời nào để nói.

Anh đem chúng tôi giao cho cảnh sát đi.

Tôi tin tưởng chính phủ quý quốc nhất định sẽ trả lại trong sạch công chính cho chúng tôi!Quy Điền Thọ chứng kiến đám người Nhạc Trọng ra tay tàn nhẫn, lập tức nghĩ ra kế sách thoát thân.

Hắn giao kết với đại nhân vật d-ow nl oad e b o.ok m ới n,h.ấ t t ại kkt ru y e,n.com trong chính phủ, chỉ cần hắn không đụng chạm tới nữ thân quyến của quan lớn trong đặc khu, cho dù rơi vào trong tay chính phủ hắn vẫn có thể đi ra rất nhanh.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Nói như vậy ông thừa nhận hành vi của mình?Quy Điền Thọ tinh ranh ngụy biện:- Tôi bị người hãm hại.

Xin cho cảnh sát đến điều tra chuyện này, nếu có chứng cớ nói tôi làm thì tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm!Khổng Đào lên tiếng khuyên nhủ:- Phải đó, chuyện này giao cho cảnh sát xử lý đi, Nhạc Trọng, anh phải tin tưởng đảng, tin tưởng chính phủ!Nhạc Trọng không nhìn những người khác, mà quay đầu nhìn Kỷ Thanh Vũ, hỏi:- Kỷ Thanh Vũ, cô cảm thấy có nên giao cho cảnh sát xử lý hay không?Kỷ Thanh Vũ trầm mặc một hồi lâu, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập khí khái anh hùng lộ ra vẻ giãy dụa, nàng liếc mắt nhìn Trần Dao đứng bên người, cuối cùng nói:- Nhạc Trọng, đem bọn họ giao cho cảnh sát đi!

Chương 148: Giao cho cảnh sát.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Đồ đần!Tiểu la lỵ Diêu Diêu đứng bên cạnh Nhạc Trọng khinh miệt liếc mắt nhìn Kỷ Thanh Vũ, nhỏ giọng nói thầm.Nhạc Trọng lộ ra dáng tươi cười ý vị thâm trường, nói:- Được!

Tôi sẽ tin tưởng cô một lần!Nghe được bạn bè quốc tế xảy ra sự cố, cảnh sát chung quanh chạy nhanh tới.Một gã cảnh sát chừng hai mươi sáu hai mươi bảy đi tới trước phòng, nhìn ba gã Nhật Bản bị đánh mặt mũi bầm dập, nhướng mày hỏi:- Chuyện gì xảy ra?Tam Tỉnh Hùng Nhị đột nhiên nhìn cảnh sát kia lớn tiếng kêu lên:- Cảnh quan, bọn hắn ngang nhiên vô lễ tập kích chúng tôi.

Mau đem bọn hắn bắt lại, tay của tôi bị bọn hắn bẻ gãy!Sự phát đột nhiên, sắc mặt Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đều biến đổi, hai nàng không nghĩ tới đám người kia ác nhân cáo trạng trước, cắn ngược lại bọn họ.Nhạc Trọng chỉ đứng một bên cười lạnh không nói.

Ba người kia vừa nhìn thấy cảnh sát chẳng khác gì nhìn thấy chỗ dựa vững chắc, trong lòng hắn liền sinh ra một cỗ lửa giận, nhưng vì hắn có mục đích khác nên chỉ thản nhiên nhìn đám người kia biểu diễn.Tên cảnh sát kia nhìn nhóm người Nhạc Trọng hỏi:- Bọn họ nói là thật sao?Đội viên của Nhạc Trọng đều là người hung hãn, mang theo một cỗ khí tức dũng mãnh, tên cảnh sát kia mặc dù có lòng thiên vị nhóm người nước ngoài, nhưng không muốn vô cớ trêu chọc cường giả dáng vẻ cực kỳ bất phàm có thế lực như đoàn người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cười lạnh không đáp, quay đầu lạnh lùng nhìn Quy Điền Thọ.Quy Điền Thọ lạnh nhạt thờ ở đứng một bên nhất thời trong lòng sinh ra cảm giác lạnh cả người.

Nhạc Trọng đã biết hắn là cư dân đặc khu nhưng vẫn dám cho người đánh hắn, hiển nhiên có điều dựa vào.

Trước khi hắn biết rõ thân phận của Nhạc Trọng cũng không muốn cùng Nhạc Trọng thành kẻ địch.Nghĩ thông suốt việc này, Quy Điền Thọ bước lên hung hăng tát Tam Tỉnh Hùng Nhị một bạt tai, lớn tiếng quát:- Mẹ nó câm miệng cho tôi!Tam Tỉnh Hùng Nhị đột nhiên bị Quy Điền Thọ tát mộng, quay đầu nhìn hắn có chút không biết phải làm sao.

Hắn chỉ muốn xuất đầu cho người mình, không rõ vì sao xã trưởng là đánh hắn.

Cho tới nay bọn họ ở trước mặt cảnh sát luôn khí thế mười phần.- Nhạc quân, hết sức xin lỗi, làm cho ngài chế giễu.Quy Điền Thọ cúc cung với Nhạc Trọng, sau đó nhìn tên cảnh sát nói:- Thạch cảnh quan, Nhạc quân hiểu lầm tôi xâm phạm nữ nhân, mời anh điều tra cho rõ ràng, trả lại trong sạch cho tôi!Vẻ mặt Thạch Bạch làm ra dáng nghiêm túc, giống như chính nghĩa hóa thân, giọng nói như đinh đóng cột:- Tôi đã biết!

Quy Điền xã trưởng, tôi sẽ nghiêm túc điều tra!Thạch Bạch liếc mắt nhìn đoàn người Nhạc Trọng nói:- Các vị đi theo tôi một chuyến đi, đến trong cục lấy khẩu cung một chút.Khổng Đào tiến lên chỉ vào Nhạc Trọng nói:- Thạch cảnh quan, vị này là khách quý mà Trần Kiếm Phong Trần chủ tịch chỉ định tiếp kiến hôm nay.

Chuyện ghi khẩu cung thì thôi đi, anh mang theo hai nữ nhân đi lấy khẩu cung đi!Trong lòng Thạch Bạch cả kinh, sau đó lại âm thầm may mắn mình không làm gì quá giới hạn đắc tội Nhạc Trọng.

Phải biết rằng Trần Kiếm Phong là người chủ trì căn cứ Lũng Hải, muốn đối phó nhân viên công vụ nho nhỏ như hắn thì có rất nhiều biện pháp.

Tùy tiện tìm cái cớ miễn trừ chức vụ cảnh sát của hắn cho dù hắn muốn khóc cũng không kịp.Thạch Bạch làm ra bộ dạng giải quyết việc chung, nói:- Tôi đã biết!

Công vụ quan trọng hơn, các anh đi trước đi.

Tôi nhất định sẽ giải quyết việc này theo lẽ công bằng!Trần Dao nhìn nữ nhân thiếu chút nữa bị cưỡng bức kia, nói:- Chờ một chút, tôi cũng phải đi lấy khẩu cung!Trần Dao không phải đồ đần, nàng lo lắng bọn họ vừa đi chỉ sợ nữ nhân kia kết cục càng thêm thê thảm.Thạch Bạch nhướng mày, nhìn thấy dáng vẻ phi phàm xuất chúng của Trần Dao, trong mắt hiện lên dâm quang.

Mỹ nữ như vậy trước cuối thời chỉ được nhìn thấy trong loại phim ảnh AV đã được chỉnh sửa mà thôi.Khổng Đào vội vàng nói:- Vị này chính là cháu gái Trần Dao của Trần chủ tịch.

Thạch cảnh quan, anh nên cẩn thận bảo hộ an toàn của Trần tiểu thư.

Nếu xảy ra vấn đề gì, anh sẽ không gánh nổi!Sau cuối thời, thật nhiều cảnh sát ưu tú hoặc là chết trận hoặc là biến thành tang thi.

Trong quá trình thu nhận người mới, đủ loại người được chiêu mộ gia nhập đội ngũ cảnh sát, tạo thành đội cảnh sát long xà hỗn tạp, tác phong cùng kỷ luật vô cùng bại hoại.Nếu Khổng Đào không biểu lộ rõ thân phận của Trần Dao trước, để một cô gái xinh đẹp như nàng đi vào cục cảnh sát chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp.- Tôi đã biết!Nghe xong lời nói của Khổng Đào, trong lòng Thạch Bạch rùng mình gật đầu đáp.

Hắn là lão bánh quẩy trà trộn xã hội nhiều năm, tự nhiên biết người nào có thể trêu chọc mà người nào thì không.

Nếu thật sự chọc phải đại nhân vật trong căn cứ, một con tôm tép nhỏ như hắn tùy tiên cũng dễ dàng bị người nghiền thành phấn vụn.Trị an trong căn cứ không tốt, mỗi đêm đều sẽ phát hiện có thi thể ở những nơi không ai lui tới.

Đối với những thi thể kia nếu không phải nhân vật trọng yếu, cảnh sát không tìm thấy manh mối gì hữu dụng sẽ không quản tới.

Bởi vì loại chuyện này phát sinh rất thường xuyên, chỉ cần không công khai giết người bên đường hay ngang nhiên giết người, cảnh sát sẽ không đi để ý.Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đi theo hai nữ nhân cùng Thạch Bạch đến cục cảnh sát.- Thật sự là khờ dại!Nhạc Trọng nhìn theo bóng lưng hai nàng lộ ra tia mỉm cười châm chọc, cúi đầu nói nhỏ bên tai tiểu la lỵ Diêu Diêu.Tiểu la lỵ Diêu Diêu nghiêng đầu nghĩ nghĩ, đưa xem tại kktruyen.com ra công phu sư tử ngoạm:- Một đôi giày cường hóa, một khẩu súng lục 54 thức, ba mươi phát, một thanh Đường đao phảng chế!Diêu Diêu khác với những tiểu la lỵ cùng tuổi, những la lỵ khác chỉ thích quần áo xinh đẹp, giày mới, thức ăn vặt.

Diêu Diêu lại ưa thích luyện súng, đùa nghịch súng ống, cả người chạy điên khắp nơi, giống như một đứa bé hoang dã thích học đủ loại kỹ thuật chiến đấu.

Hơn nữa nàng thập phần thông minh, thứ gì vừa học liền biết, so với Nhạc Trọng còn muốn nhanh hơn vài phần.Nhạc Trọng cũng thập phần xem trọng tiểu la lỵ chuyên chiến đấu hệ này, tự mình mang theo nàng đồng thời cung cấp trang bị Thần Ma hệ thống cho nàng.

Hiện tại cấp bậc cường hóa của Diêu Diêu đã tới 6 cấp, hơn nữa có thêm sự nhanh nhẹn do nàng là tiến hóa giả gia thành, làm tốc độ của nàng đứng hàng thứ ba trong toàn bộ thế lực của Nhạc Trọng.

Đứng đầu đương nhiên chính là Nhạc Trọng, thứ hai chính là Trì Dương.Nhạc Trọng đưa tay véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn bóng loáng nói:- Được, anh đều đáp ứng em!Diêu Diêu mất hứng vỗ lên bàn tay Nhạc Trọng, trừng mắt nhìn hắn sau đó mới như một con mèo con linh hoạt vô thanh vô tức biến mất trong một con hẻm nhỏ.- Đi thôi!Khổng Đào thấy đã thuận lợi xử lý xong chuyện này, thở ra một hơi nhẹ nhõm dẫn Nhạc Trọng đi vào đặc khu.Ở bên trong phòng khách Trần Kiếm Phong tiếp kiến Nhạc Trọng.Đôi bên ngồi xuống sô pha, lúc này Trần Kiếm Phong mới cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng, nhìn thấy trên người hắn đã loáng thoáng có cỗ uy nghiêm của thượng vị giả, trong lòng hắn khe khẽ thở dài, thầm nghĩ:- Đáng tiếc!

Chương 149: Tửu trì nhục lâmChỉnh sửa : kktruyen.comSau khi Trần Kiếm Phong nghe được tình huống của Nhạc Trọng đã biết lúc ấy Nhạc Trọng đến căn cứ thật sự có lòng muốn sẵn sàng góp sức.

Nếu như lúc đó hắn có thể gặp được thanh niên này, có lẽ đã đem Nhạc Trọng gia nhập căn cứ dốc sức cho hắn.

Nhưng sau đó Nhạc Trọng bị Băng Vương Hội bức bách rời đi, hắn đã biết thanh niên kia không còn ý nghĩ muốn đi nhờ vả căn cứ Lũng Hải lần nữa.

Hôm nay hắn nhìn Nhạc Trọng đã mang theo khí chất của một thượng vị giả, chỉ biết không còn cách nào mời chào được hắn.Trần Kiếm Phong trực tiếp mời chào:- Chào cậu!

Nhạc Trọng, tôi là Trần Kiếm Phong.

Cậu có nguyện ý tới Lũng Hải giúp tôi không, nếu cậu tới giúp tôi, tôi có thể cho cậu làm phó tổng đội trưởng đặc cảnh đại đội, cấp bậc phó phòng!Trong thể chế đại lục nếu muốn thăng lên thành phó phòng, bên trên không người thật không biết cần dùng bao nhiêu năm.

Cho dù sau cuối thời trong căn cứ Lũng Hải khi Trần Kiếm Phong nói cho Nhạc Trọng làm phó phòng cũng phải đứng vững trước thật nhiều áp lực trùng điệp.

Dù sao bên trong chính phủ mặc dù ở nhiều thời điểm là do Trần Kiếm Phong quyết định, nhưng vẫn còn có những lãnh đạo khác tồn tại, không phải do một mình hắn định đoạt.Nhạc Trọng nhàn ng,uồn : kk-t ruye n.co m nhạt cười, trực tiếp cự tuyệt:- Trần chủ tịch, ý tốt của ngài tôi tâm lĩnh.

Nhưng tôi không có hứng thú, chúng ta nên bàn chuyện thu phục kho lương tốt hơn.Ánh mắt Trần Kiếm Phong chớp động một lúc nói thẳng:- Được!

Bên chúng tôi cần làm chuẩn bị, thời gian hành động định tại buổi sáng 10h ba ngày sau.

Hai bên mỗi bên đưa ra ba trăm người, hai bộ binh chiến xa, cùng nhau đến huyện Thượng Lâm thu phục kho lương!Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Thời gian cùng địa điểm tôi không có dị nghị.

Nhưng nhân số xuất chiến cùng chiến xa tôi có ý kiến.

Bên chúng tôi nhiều nhất chỉ ra năm mươi người, một bộ binh chiến xa!Dân cư căn cứ Lũng Hải đông đảo, tùy tiện thì có thể điều động ba trăm người, nếu Nhạc Trọng một lần điều động ba trăm người, như vậy binh lực cả Thạch Mã trấn đều không còn.Ánh mắt Trần Kiếm Phong chớp động, đáp ứng lời đề nghị của hắn.- Được rồi, chúng ta mỗi bên ra năm mươi người, một bộ binh chiến xa.

Nhưng tôi hi vọng song phương đều phải đưa ra bộ đội tinh nhuệ, theo biểu hiện tình báo số lượng con chuột biến dị bên kho lương rất lớn, hơn nữa sức chiến đấu phi phàm!Nhạc Trọng gõ nhẹ ngón trỏ lên tay vịn, tự hỏi một lúc nói:- Không có vấn đề!Kho lương huyện Thượng Lâm chẳng những vô cùng trọng yếu đối với căn cứ, đối với Nhạc Trọng cũng thập phần quan trọng.

Trong tay có lương, trong lòng không hoảng hốt.

Chỉ cần có được lương thực sung túc là có thể ổn định lòng người, thu thập càng nhiều người sống sót.Căn cứ Lũng Hải hiện tại có chút đau đầu đối với người sống sót không ngừng đến gia nhập, bởi vì bọn họ không còn bao nhiêu lương thực.

Nếu có đủ lương thực, như vậy những người sống sót kia chính là tài nguyên tốt nhất.Hai người lại thương nghị một ít khâu nhỏ, xác nhận một ít mấu chốt hành động sau đó Nhạc Trọng mới rời khỏi nơi này.Nhạc Trọng vừa đi ra, trong một gian phòng bên cạnh phòng khách chợt đi ra một gã nam tử dáng người khôi ngô, làn da ngăm đen, hai tay đầy vết chai, hai mắt chớp động tinh quang, trên người mang theo một cỗ khí tức quân nhân đi tới bên người Trần Kiếm Phong.Trần Kiếm Phong nhìn nam tử hỏi:- Vệ Phi!

Hắn thế nào?

Anh có nắm chắc xử lý được hắn không?Vệ Phi chính là tổng đội trưởng đại đội đặc công của Trần Kiếm Phong.

Trước cuối thời hắn là bộ đội đặc chủng trong đặc chủng binh tinh nhuệ nhất của quốc gia xuất ngũ, chấp hành nhiều nhiệm vụ, đã có hơn hai mươi người chết trong tay của hắn.

Sau cuối thời hắn phát hiện sử dụng binh khí trong Thần Ma hệ thống có thể đạt được cường hóa, Vệ Phi mượn nhờ Thần Ma hệ thống đạt được cường hóa, hiện tại đã là cường hóa giả 18 cấp, hơn nữa trên người trang bị đều là tốt nhất, sức chiến đấu phi phàm.Vệ Phi tràn ngập tự tin cường đại nói:- Người kia rất nguy hiểm!

Chỉ sợ có thực lực như tôi cungx khoong lafm gif dduowcj.

Chẳng qua nếu tôi cùng hắn chiến đấu sinh tử, người sống sót nhất định sẽ là tôi!Kỹ xảo chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu thập phần trọng yếu khi đối chiến, Vệ Phi xuất thân từ bộ đội đặc chủng, thuật sát nhân trong chiến đấu cực kỳ tinh thông.

Trước khi hắn chưa trở thành cường hóa giả, đã dùng tay không giết qua một gã cường hóa giả 6 cấp, ám sát một gã cường hóa giả 10 cấp.

Đủ loại chiến tích đã gầy dựng lòng tự tin cường đại trong tim hắn.Trần Kiếm Phong vô cùng hài lòng nói:- Vậy thì tốt rồi!Chỉ cần có người có thể chế trụ Nhạc Trọng, Trần Kiếm Phong an tâm rất nhiều.

Đây là một trong những nguyên nhân chủ yếu hắn mời Nhạc Trọng tới đây, hắn muốn đánh giá thực lực cùng nhìn xem Nhạc Trọng là người như thế nào.Nhạc Trọng vừa gặp lại bộ hạ thì Khổng Đào đã mang theo vẻ mặt mỉm cười đón chào nói:- Nhạc Trọng, hôm nay chúng ta cùng tới Thiên Thượng Nhân Gian buông lỏng một chút đi, tôi mời khách!Trong tay Khổng Đào nắm giữ một ít phí quan hệ xã hội, đặc biệt dùng chiêu đãi khách nhân như Nhạc Trọng.

Nhưng kó được một lần thủ lĩnh một thế lực như Nhạc Trọng đã đến, hắn lại có cơ hội dùng khoản công quỹ kia tiêu xài một phen.

Hôm nay Nhạc Trọng đến đây hắn liền nương cơ hội sử dụng công quỹ đi hưởng lạc, ngoài ra còn có cơ hội kết giao với thủ lĩnh thế lực nhất phương, xem như lo trước đường lui của mình trong tương lai.- Thiên Thượng Nhân Gian?Nhạc Trọng vừa nghe được tên này, liền hiểu được đó là địa phương gì, hắn thoáng ngẫm nghĩ một lúc gật đầu đồng ý nói:- Được!Khổng Đào mừng rỡ dẫn Nhạc Trọng đi tới địa phương phong nguyệt cao nhất trong đặc khu.Bên trong đặc khu mỗi người quần áo ngăn nắp, trật tự tỉnh nhiên, cũng tương tự như trước cuối thời.

Thậm chí Nhạc Trọng còn thấy được có không ít quý phụ nhân mặc quần áo xinh đẹp mang theo mèo hoặc chó đi dạo ở gần bên.Nhạc Trọng nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng thầm nhủ:- Bên ngoài là người bình thường ngay cả cơm ăn không đủ no, bên trong không ngờ còn có người còn tâm tư nuôi mèo nuôi chó, nếu như chính phủ mất đi lực lượng đàn áp, ngọn lửa phẫn nộ nhất định sẽ đem toàn bộ cơ sở này thiêu thành tro tàn!Theo Khổng Đào dẫn dắt, đoàn người Nhạc Trọng đi vào một câu lạc bộ trang hoàng xa hoa rực rỡ.Một mỹ phụ chừng hơn ba mươi tuổi, dáng vóc diễm lệ trắng nõn mặc bộ quần áo chức nghiệp, có vẻ thập phần khí chất đi tới nhìn Khổng Đào cười nói:- Khổng chủ nhiệm, thật sự là khách ít đến ah, mời bên này!Khổng Đào hăng hái nói:- Trương Trữ, đi gọi tiểu thư xinh đẹp nhất nơi này tới đây, cẩn thận hầu hạ vị huynh đệ đi chung với tôi thật tốt!Trương Trữ nhìn Nhạc Trọng tò mò hỏi:- Vị này chính là?Khổng Đào nhìn Trương Trữ nói:- Vị này chính là Nhạc Trọng, cô chỉ cần biết anh ấy là khách quý của Trần chủ tịch là được, đi thôi!- Tốt!

Thiến Nghi, đưa Khổng chủ nhiệm cùng bạn của anh ấy đến Thiên Khuyết Sương!Trương Trữ gọi một nữ phục vụ bộ dạng vô cùng thanh thuần tới dặn dò.- Mời!

Chương 150: Khổng Thiên DựChỉnh sửa : kktruyen.comĐi theo nữ phục vụ, nhóm người Nhạc Trọng đi vào bên trong Thiên Thượng Nhân Gian.Trên đường đi, Nhạc Trọng nhìn thấy ánh đèn lóe ra trong đại sảnh, âm nhạc vang dội, thật nhiều nam nữ trẻ tuổi đang giãy dụa vũ động thân thể.Ở gần bên một quầy bày đầy đồ uống, thậm chí có thể nhìn thấy thật nhiều nam nữ đang dâm loạn trước mặt công chúng, cảnh tượng vô cùng sa đọa dâm mỵ cực kỳ.Sau cuối thời, cho dù là những người ở trong đặc khu cũng cảm thấy thập phần sợ hãi đối với tương lai, bởi vậy rất nhiều người đều chọn sống thật phóng túng, xem như phát tiết sự sợ hãi cùng bất an.Nhóm người Nhạc Trọng đi vào trong phòng, từng người phục vụ đã bưng mâm trái cây bày trên bàn.

Đậu phộng rang, cổ vịt, kim chi cũng được đưa lên.

Một bàn ăn này ở trước cuối thời có lẽ không đáng là gì, nhưng sau cuối thời vật tư thiếu hụt, những thức ăn này trở thành đáng giá.Trên mặt bàn còn có rượu tây cùng đủ loại rượu quốc nội nổi tiếng, loại này ở trước cuối thời cũng phải tốn mấy ngàn đồng mới có được.Trương Trữ mang theo hơn mười nữ nhân oanh oanh yến yến đi vào, hương thơm tỏa khắp phòng.Hơn mười nữ nhân đều trang điểm tinh xảo, mỗi người đều vô cùng xinh đẹp, tư sắc hơn người.Trong hơn mười mỹ nữ, có hai nữ nhân khiến Nhạc Trọng chú ý.

Một người trang điểm trang nhã, hơn ba mươi, là một thiếu phụ xinh đẹp phong vận.

Một nữ nhân khác có mái tóc dài đen nhánh tịnh lệ, gương mặt điềm đạm đáng yêu, chân mày như vẽ, da thịt trắng tuyết khiến người ta vừa nhìn liền sản sinh lòng thương hương tiếc ngọc.Thiếu phụ xinh đẹp là người quen mà Nhạc Trọng từng nhận thức, cũng là thiếu phụ mà hắn từng cứu trong một tòa lầu đưa tới căn cứ Lũng Hải – Triệu Lệ.Triệu Lệ nhìn thấy Nhạc Trọng, sắc mặt hơi đổi, hiện lên vẻ mặt phức tạp.

Lúc trước nàng một lòng muốn rời khỏi đội ngũ của Nhạc Trọng, đi tới căn cứ do chính phủ xây dựng.

Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ sau khi đi vào căn cứ của chính phủ, thân phận ức vạn phú bà ngày trước nguồn : kktruyen.com của nàng lại chán nản lạc phách tới mức phải đến Thiên Thượng Nhân Gian làm tiếp viên mới có thể sống được.

Lúc này nhìn thấy Nhạc Trọng, trong lòng nàng vừa hối hận lại cảm thấy thật khó chịu nổi.Khổng Đào cười dò hỏi Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng, anh muốn gọi ai?Nhạc Trọng cũng không liếc mắt nhìn Triệu Lệ lần nào, chỉ ra dấu chỉ nữ nhân tóc dài điềm đạm đáng yêu cùng một mỹ nữ có bộ ngực lớn dáng điệu không tệ nói:- Hai nữ nhân kia đi!Nữ nhân tóc dài cùng mỹ nữ ngực lớn mang theo hương thơm ngan ngát ngồi xuống bên cạnh Nhạc Trọng.Những nữ nhân còn lại đều ngồi xuống bên cạnh những nam nhân khác.Bốn gã đội viên trực thuộc Nhạc Trọng đều ôm mỹ nữ, không ngừng đùa bỡn giở trò sàm sỡ.Từ trước tới nay Nhạc Trọng chưa từng ngăn cấm đội viên của mình chơi đùa nữ sắc, chỉ cần bọn họ không làm chậm trễ nhiệm vụ, muốn chơi nữ nhân thế nào là chuyện của họ.

Những đội viên trực thuộc quyền hắn đều có ít nhất là hai nữ nhân xinh đẹp trong nhà, bọn họ làm công việc hung hiểm nhất, đạt được vật tư ban thưởng cũng dày nhất, không cần họ đi giành giật cướp đoạt cũng có thật nhiều nữ nhân xinh đẹp bò lên giường họ.Nhạc Trọng nhìn nữ nhân tóc dài khả ái hỏi:- Cô tên là gì?- Em gọi là Phương Sở!Thanh âm Phương Sở mềm mại, cực kỳ dễ nghe.Mỹ nữ ngực lớn dáng điệu không tệ ôm cánh tay Nhạc Trọng, vô cùng phong tao dùng bộ ngực của mình ma sát lên cánh tay hắn, nũng nịu kiều mỵ nói:- Nhạc thiếu ngài bất công, chỉ hỏi tên Sở Sở mà không hỏi em sao?Mỹ nữ ngực lớn tuy rằng tư sắc kém xa Phương Sở, nhưng thủ đoạn câu dẫn người lô hỏa thuần thanh.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn mỹ nữ ngực lớn, thản nhiên hỏi:- Cô tên gì?Mỹ nữ này đem so sánh với Quách Vũ mà nói vô luận là dáng người, tướng mạo, khí chất đều kém xa, hơn nữa khí tức phong trần dày đặc, hắn cũng không thích lắm.Mỹ nữ ngực lớn vui vẻ, nũng nịu cầm hai ly rượu nói với hắn:- Em gọi là Lưu Hồng, Nhạc thiếu, chúng ta uống một chén đi!- Tôi không uống rượu!Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt.

Hắn không thích uống rượu, bởi vì hắn cần thời khắc bảo trì thanh tỉnh, dù đã đạt tới hiệp thương cùng căn cứ Lũng Hải, nhưng quan hệ giữa song phương cũng không bền vững.Sắc mặt Lưu Hồng cương cứng, nhưng nàng rất nhanh liền điều chỉnh tốt tâm tình của mình.

Có thể tiến vào Thiên Thượng Nhân Gian đều là khách quý, là đại gia trong đại gia.

Cho dù đối phương yêu cầu nàng lập tức cởi sạch quần áo nàng cũng không có cách nào cự tuyệt.

Nếu không nhẹ thì bị đuổi ra ngoài đặc khu, vì một chiếc bánh mỳ bán đứng thân thể chính mình, nặng thì trực tiếp bốc hơi giữa nhân gian.- Phương Sở đâu!

Phương Sở, cô cút ra đây cho lão tử!Đúng lúc này cửa phòng bị một cước đá văng, một gã nam tử trẻ tuổi sắc mặt ửng đỏ, mang theo mùi rượu nồng nặc, trên thân mặc quần áo nhãn hiệu nổi tiếng cùng vài tên nam nữ trẻ tuổi đi vào.Những nam nữ trẻ tuổi kia đều mặc loại quần áo nổi tiếng trước cuối thời, trên mặt đều mang theo ngạo khí thản nhiên.Trương Trữ đi tới, nhìn nam tử trẻ tuổi khuyên nhủ:- Trữ thiếu!

Phương Sở đã được người lựa chọn, tôi tìm cô gái khác cho ngài đi…Trữ thiếu trực tiếp vung tay tát vào mặt Trương Trữ, lớn tiếng quát:- Cút ngay!

Nàng bất quá chỉ là một con kỹ nữ bán thịt, giả bộ thanh thuần chó má gì.

Hôm nay lão tử muốn chiếm hữu nàng!

Phải chiếm hữu nàng ngay chỗ này!Nghe xong lời nói của Trữ thiếu, một cỗ cảm giác khuất nhục xông lên trong lòng Phương Sở.Sau lưng Trữ thiếu, một gã nam tử trẻ tuổi ăn mặc chỉnh tề, tướng mạo anh tuấn, dáng người thon dài, cả người lộ ra khí tức nho nhã khẽ cười nói:- Trữ Tử Hiên xem ra thật sự đã uống nhiều quá!Bên cạnh nam tử trẻ tuổi kia là một cô gái dáng người nhỏ xinh, tràn ngập sức sống thanh xuân, eo nhỏ mông tròn thật xinh đẹp nhướng mày nói:- Nguyên lai hắn là người như vậy, thật khiến cho người ta ghê tởm!Một nam tử trẻ tuổi khác cười nói:- Người uống nhiều luôn là như thế!Chân mày cô gái nhỏ xinh nhíu lại nói:- Mã Bố, anh cũng là như thế sao?Mã Bố vội vàng giải thích:- Phỉ Phỉ, đương nhiên không phải!

Bản tính tôi chưa từng làm loại chuyện này bao giờ!Cố Phỉ Phỉ lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu nhìn qua bên kia:- Hừ!

Đừng tưởng rằng chuyện anh làm tôi không biết.

Nam nhân vốn không có một người nào là người tốt!Trữ Tử Hiên đẩy ra Trương Trữ, hai mắt đỏ ngầu đưa tay chộp tới Phương Sở.Nhìn thấy vẻ điên cuồng của Trữ Tử Hiên, Phương Sở hoảng sợ vội vàng dựa vào người Nhạc Trọng.Một gã đội viên trực thuộc Nhạc Trọng tên Khổng Thiên Dự đẩy hai nữ nhân bên người sang bên, nhanh như báo săn bật dậy, hung hăng một cước đá vào dưới chân Trữ Tử Hiên, đem Trữ Tử Hiên đá ngã trên mặt đất, sau đó chộp lấy hai tay hắn giật ngược ra sau lưng, trong miệng mắng:- Con mẹ nó!

Mày là ai, muốn đụng tới nữ nhân của Nhạc đội!

Muốn chết có phải hay không!Trữ Tử Hiên đã bị cồn làm choáng váng đầu não, còn bị đội viên kia đè chặt dưới đất, trong lòng hắn tràn ngập phẫn nộ, lớn tiếng rít gào: Chương 151: Trước đối sau cungChỉnh sửa : kktruyen.com- Tao là con trai Trữ Chi Thành.

Mày dám đối với tao như vậy, tao nhất định sẽ không bỏ qua cho mày.

Tao muốn giết cả nhà mày!

Đem mày bầm thây vạn đoạn!- Cho dù mày c h ỉnh s,ử a bở i- k-k,truye n..c.o m là con của thiên vương lão tử, cũng không thể nào cứu được mày!Khổng Thiên Dự liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, thấy hắn khẽ gật đầu, liền cười dữ tợn, hai tay dùng lực, Trữ Tử Hiên chợt phát ra tiếng kêu thảm thiết như bị chọc tiết.Tên nam tử trẻ tuổi nho nhã nhìn Nhạc Trọng khẽ mỉm cười nói:- Vị tiên sinh này, xin cho người của ngài dừng tay.

Tử Hiên chỉ vì uống nhiều quá nên mới không nói lý lẽ.

Khổng chủ nhiệm, anh không giới thiệu cho chúng tôi một chút sao?Khổng Đào đứng lên giới thiệu:- Cố thiếu, để tôi giới thiệu một chút, vị này chính là lão đại Thạch Mã trấn Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng, vị này chính là công tử Viêm Vương Cố Chi Hành Cố thiếu Cố Viêm Dực, Cố Phỉ Phỉ, công tử Mã Bố của Mã phó bí thư, công tử Cổ Lực của Cổ cục trưởng Cục cảnh sát, công tử Trương Dương của phó cục trưởng Cục cảnh sát Trương Huy, công tử Trữ Tử Hiên của Trữ bí thư.

Nhạc Trọng, xin anh cho người thả Trữ thiếu đi.

Đây bất quá chỉ là hiểu lầm!Nhạc Trọng phất phất tay, lúc này Khổng Thiên Dự mới buông lỏng áp chế Trữ Tử Hiên.- Tao muốn giết mày!

Tao muốn giết cả nhà mày!Người say rượu vốn luôn ngang ngạnh, Trữ Tử Hiên vừa thoát khỏi tay Khổng Thiên Dự, hai mắt đỏ đậm giống như mãnh hổ vọt về hướng Khổng Thiên Dự.Nhạc Trọng thản nhiên lên tiếng nói:- Để cho hắn yên tĩnh một chút!Khổng Thiên Dự nhe răng cười, một cước đá vào dưới chân Trữ Tử Hiên, Trữ Tử Hiên ngã gục, răng nanh bị băng rớt hai cái.Khổng Thiên Dự thoáng xoay người, hung hăng một chưởng đao bổ lên cổ Trữ Tử Hiên, Trữ Tử Hiên lập tức hôn mê bất tỉnh.Chứng kiến đoàn người Nhạc Trọng sau khi biết được thân phận của bọn họ nhưng vẫn dũng mãnh như thế, nhóm công tử ca căn cứ Lũng Hải không khỏi giật nảy mình.Cố Viêm Dực cùng vài công tử ca căn cứ Lũng Hải đi qua ngồi xuống sô pha đối diện Nhạc Trọng, từng nữ nhân ăn mặc phong tao đi tới ngồi bên cạnh bọn hắn.Cố Viêm Dực nhìn Nhạc Trọng lộ ra dáng tươi cười thập phần mị lực:- Nguyên lai ngài chính là Nhạc Trọng.

Trăm nghe không bằng một thấy, tôi vốn tưởng rằng người dẫn đội đi thu phục Thạch Mã trấn nhất định là một trung niên đại hán dáng người khôi ngô hào sảng, thật không ngờ ngài còn trẻ lại nhã nhặn như vậy!Nghe xong lời nói của Cố Viêm Dực, vài tên con cháu quan lớn nhìn Nhạc Trọng lại có vẻ bất đồng, nhiều hơn một tia kính sợ.Tin tức Nhạc Trọng dẫn người thu phục Thạch Mã trấn những người sống sót cùng quan chức bình thường đều không biết rõ ràng.

Nhưng những con cháu quan lớn tin tức linh thông đều biết rõ.

Bọn hắn còn biết sau khi Nhạc Trọng thu phục Thạch Mã trấn còn thu phục thêm một quân doanh, lấy được trang bị vũ khí của cả quân doanh.

Sức chiến đấu của Thạch Mã trấn hiện tại không kém hơn căn cứ Lũng Hải bao nhiêu.Nhạc Trọng là một thủ lĩnh có thế lực ngang vai ngang vế cùng căn cứ Lũng Hải, duy nhất khuyết thiếu chỉ là danh phận đại nghĩa.

Khuyết thiếu danh phận đại nghĩa, tuy rằng Thạch Mã trấn ở trên sóng radio kêu gọi người sống sót gia nhập Thạch Mã trấn, nhưng lực hấp dẫn xa xa kém căn cứ Lũng Hải.Dù là như thế những con cháu quan lớn cũng không muốn đắc tội Nhạc Trọng.

Bọn hắn có thể lợi dụng quyền thế trong tay đi khi dễ người thường, nhưng sẽ không ngu xuẩn đắc tội địch nhân cường đại.Nhạc Trọng khách sáo nói:- Quá lời!Tuy rằng hắn không sợ con cháu quan lớn này, nhưng cũng sẽ không cự tuyệt ý tốt của đối phương.

Nói không chừng ở thời điểm nào đó còn có chỗ dùng tới họ.

Kết giao thêm bạn bè luôn tốt hơn, cho dù song phương chỉ là loại bạn bè kết giao bằng lợi ích.Cố Viêm Dực khác hẳn với những công tử ăn chơi trác táng mà Nhạc Trọng từng gặp qua, hắn tinh thông tri thức nhiều lĩnh vực, trong lúc nói chuyện rất có kiến giải, đem không khí biến thành thư giãn thoải mái.Nhạc Trọng không thừa nhận cũng không được Cố Viêm Dực là một trong những thanh niên xuất sắc nhất mà hắn từng tiếp xúc qua.

Ngoại trừ sức chiến đấu cùng khả năng lãnh đạo, Nhạc Trọng thập phần hiểu rõ năng lực giao tế của mình, cả kiến thức, phong độ lễ nghi đều kém hơn Cố Viêm Dực.Trên thực tế trong con cháu thế gia có công tử trác táng, nhưng tinh anh cũng ưu tú hơn người bình thường rất nhiều.

Bọn họ nắm giữ tài nguyên phong phú, từ nhỏ lại được thành công của cha mẹ chú bác thấm nhuần, nếu như chịu cố gắng phát triển tự nhiên phải xuất sắc hơn người bình thường rất nhiều.Đám tiếp viên trong Thiên Thượng Nhân Gian đều là lão luyện, chứng kiến ngay cả đại danh đỉnh đỉnh như Cố thiếu cũng phải khách khí đối với Nhạc Trọng, lập tức hiểu được địa vị của hắn cao xa hơn sự tưởng tượng của các nàng.

Vì vậy càng thêm nịnh hót lấy lòng, mà Lưu Hồng càng mị nhãn như tơ, thi triển đủ loại thủ đoạn câu dẫn hắn.Chỉ có Phương Sở vẫn duy trì một chút khoảng cách cùng Nhạc Trọng, không có ý tứ tiếp xúc thân cận với hắn.Đột nhiên cửa phòng lại bị đá văng, một nhóm người đi nhanh vào.Một gã thân mặc quân phục, nhuộm tóc vàng, vẻ mặt du côn lại đeo quân hàm thượng úy đang ôm hai nữ nhân xinh đẹp ăn mặc hở hang bước tới trước, cười nói:- Tôi tưởng là ai gọi Phương Sở đi rồi, nguyên lai là Cố thiếu.

Cố thiếu, nơi này nhiều nữ nhân như vậy anh nhường Phương Sở cho chúng tôi tốt hơn.

Hôm nay các anh tiêu phí tại Thiên Thượng Nhân Gian, tôi trả tiền!

Lên cho tôi, đem người mang về phòng của chúng ta!Hai gã chiến sĩ mặc quân phục chợt đi nhanh về hướng Phương Sở, không nói tiếng nào đưa tay chộp tới.Nhạc Trọng trực tiếp đem Phương Sở kéo vào trong lòng, cầm một ly nước trái cây uống một hớp, thản nhiên nói:- Cho bọn hắn chút giáo huấn!Khổng Thiên Dự cùng một đội viên khác tên Vương Kiệt nhất thời bạo lên, hung hăng một quyền oanh về hướng hai gã chiến sĩ.Khổng Thiên Dự cùng Vương Kiệt đều là cường hóa giả luôn theo Nhạc Trọng chinh chiến ở tiền tuyến trước nhất, Vương Kiệt là cường hóa giả 8 cấp, mà Khổng Thiên Dự là cường hóa giả 9 cấp, thực lực đều viễn siêu người thường, trên người còn mặc áo da rắn nước biến dị có thể giảm bớt đại bộ phận lực lượng đánh vào.Hai gã chiến sĩ cũng là tinh nhuệ trong quân, bọn hắn lập tức kịp phản ứng cùng Khổng Thiên Dự và Vương Kiệt chiến thành một đoàn.

Chỉ qua ba hiệp hai gã chiến sĩ đã bị hai đội viện đánh nằm úp sấp trên mặt đất.Nhạc Trọng nhìn Cố Viêm Dực hỏi:- Người kia là ai?

Sao lại kiêu ngạo như vậy?Cố Viêm Dực rất nhanh đem thân phận người trẻ tuổi kia nói với Nhạc Trọng:- Hắn chính là con trai một của Lôi doanh trưởng Lôi Thành tên Lôi Thắng!

Ở bên phải hắn là con trai của Viên liên trưởng Viên Triệu tên Viên Cương, ở bên trái chính là con trai của Thành liên trưởng Thành Uy tên Thành Quang!Lôi Thắng chứng kiến hai bộ hạ của mình bị người của Nhạc Trọng đánh té trên đất, sắc mặt âm trầm nhìn Nhạc Trọng, đột nhiên hắn biến sắc, kinh nghi bất định nói:- Anh là Nhạc Trọng?

Chương 152: Lôi ThắngChỉnh sửa : kktruyen.comLôi Thành xem Nhạc Trọng là đại địch, đã phái ra gián điệp từ rất xa chụp được hình ảnh của Nhạc Trọng.

Lôi Thắng từng thấy qua ảnh chụp cùng tài liệu về hắn.

Chẳng qua vì gián điệp chụp ảnh xa xa, ảnh chụp có chút mơ hồ, nhưng Lôi Thắng cũng từ hình dáng cùng thái độ của Cố Viêm Dực đối đãi Nhạc Trọng mà suy đoán ra thân phận của hắn.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi là Nhạc Trọng!Lôi Thắng nhìn Nhạc Trọng cười nói:- Nguyên lai là Nhạc đội, cho tôi mặt mũi buông tha hộ vệ của tôi!Nhạc Trọng phất phất tay, Khổng Thiên Dự cùng Vương Kiệt mới buông hai người kia ra.- Buông bọn hắn ra!Hai gã chiến sĩ đứng dậy, có chút xấu hổ nhìn Lôi Thắng, xám xịt quay về đứng sau lưng hắn, ánh mắt oán hận nhìn trừng Khổng Thiên Dự cùng Vương Kiệt.Lôi Thắng liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, thu hồi bộ dáng kiệt ngạo bất tuần nói:- Hôm nay không biết Nhạc đội ở nơi này, có nhiều đắc tội xin hãy tha lỗi!Nhạc Trọng thản nhiên lên tiếng:- Ân!Chứng kiến dáng dấp của Lôi Thắng, toàn bộ tiếp viên trong phòng đều hiện lên vẻ kinh hãi.

Lôi Thắng cực kỳ hung hoành ngang ngược, khó được phục người.

Lúc này lại bị Nhạc Trọng cưỡng chế hoàn toàn, trong lòng các nàng tràn ngập khiếp sợ.

Mỹ nữ Lưu Hồng nhìn Nhạc Trọng, trong mắt lóe lên quang mang kỳ lạ, nếu lúc này Nhạc Trọng yêu cầu nàng làm bất cứ chuyện gì nàng đều sẽ cam tâm tình nguyện.

Cho dù là Phương Sở bị Nhạc Trọng cường thế ôm vào trong ngực lúc này trong hai mắt cũng liên tục lóe lên ánh sáng.Lôi Thắng nhìn chằm chằm Phương Sở đang ở trong lòng Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét tham lam, trực tiếp trắng trợn hỏi:- Nhạc đội, Phương Sở là nữ nhân mà tôi trúng ý.

Không biết ngài có thể từ bỏ đồ mình yêu thích hay không?

Tôi nguyện ý dùng ba nữ tử xinh xắn trao đổi với ngài.

Tướng mạo khí chất của ba nữ tử kia tuyệt đối không kém hơn Phương Sở bao nhiêu, ngài nhất định sẽ thích!Nghe cách nói chuyện xem nữ nhân như hàng hóa trao đổi, trong mắt Cố Phỉ Phỉ hiện lên nét phẫn nộ, nhưng không thể phát tác tại chỗ, Lôi gia tay cầm binh quyền là gia tộc cường đại nhất căn cứ Lũng Hải hiện giờ.Cố gia Viêm Cương Cố Chi Hành là đại gia tộc trong căn cứ Lũng Hải, thế lực khổng lồ, nhưng nếu so sánh với Lôi gia thì còn kém cỏi.

Mặc dù Cố Phỉ Phỉ có chút tính tình đại tiểu thư tùy hứng nhưng nàng tự nhiên sẽ không ngốc nghếch cùng đối phương nổi lên xung đột trong tình huống này.Nghe được lời nói của Lôi Thắng, sắc mặt Phương Sở biến thành trắng bệch.

Ác danh của Lôi Thắng cực kỳ nổi tiếng trong Thiên Thượng Nhân Gian, hắn chẳng những thích chơi đùa mỹ nữ còn đem mỹ nữ bị chơi ngán đưa cho hồ bằng cẩu hữu của hắn cùng nhau chơi đùa.

Cuối cùng còn có thể bị hắn ban thưởng cho tâm phúc trong quân đùa bỡn.

Nữ nhân rơi vào trong tay Lôi Thắng có kết cục còn thảm hơn làm kỹ nữ.Trước cuối thời Phương Sở cũng từng là một tiểu công chúa được nam nhân nhiệt liệt theo đuổi.

Trong đó có hai người theo đuổi địa vị cao, một là Lôi Thắng, một là Trữ Tử Hiên.

Trước cuối thời nàng đã cự tuyệt qua Lôi Thắng cùng Trữ Tử Hiên, nàng biết rõ rơi xuống trong tay Lôi Thắng mình sẽ có kết cục gì, vì vậy tay chân lạnh lẽo, toàn thân phát run.Nhạc Trọng nghe Lôi Thắng mở miệng yêu cầu, liền buông tay khỏi người Phương Sở.

Nếu như Lôi Thắng hùng hổ dọa người thì hắn nhất định sẽ không đáp ứng yêu cầu của người kia.

Nhưng hiện tại Lôi Thắng đã chịu thua, cấp đủ mặt mũi cho hắn, hơn nữa còn hứa hẹn dùng mỹ nữ khác trao đổi, hắn lại không có quan hệ gì với Phương Sở, cũng không muốn nhúng tay vào ân oán này.Bàn tay Nhạc Trọng vừa buông ra vòng eo của Phương Sở, Phương Sở nhất thời lạnh giá từ đầu tới chân.

Vừa rồi nàng có chút không thích Nhạc Trọng ôm nàng, nhưng bây giờ nàng lại hi vọng Nhạc Trọng ôm chặt nàng vào trong ngực.

Như vậy mới làm cho nàng có tia cảm giác an toàn.

Nhạc Trọng buông tay cũng đã nói rõ hắn đã không còn tâm tư bao che nàng.Phương Sở đưa mắt nhìn lên người Cố Viêm Dực, bên trong đám người ngoại trừ Nhạc Trọng chỉ có Cố Viêm Dực mới có thể ngăn chặn Lôi Thắng.Chứng kiến ánh mắt mong chờ của Phương Sở, ánh mắt Cố Viêm Dực co rụt lại, không dám đối diện cùng nàng, lập tức nhìn vào ly rượu trước mặt.

Thế lực của Lôi gia bên trong căn cứ quá lớn, hắn không thể vì mình nhất thời xúc động mà gây ra đại địch như Lôi gia.

Thân là tinh anh đệ tử thế gia, lấy hay bỏ hắn thập phần hiểu rõ.Phương Sở chứng kiến Cố Viêm Dực dời ánh mắt sang nơi khác, trong lòng một trận tuyệt vọng, nàng cắn chặt răng quỳ gối trước người Nhạc Trọng, mang theo vẻ mặt tội nghiệp nhìn Nhạc Trọng cầu xin:- Nhạc đội!

Van ngài thu nhận em đi, đừng đem em giao cho người khác.

Thân thể em vẫn sạch sẽ, không có bị nam nhân khác chạm qua.

Chỉ cần ngài nguyện ý thu nhận em, em nguyện ý đời này kiếp này làm nô tỳ hầu hạ ngài.

Tuyệt sẽ không làm trái ý của ngài, ngài muốn em làm gì em cũng làm!Lôi Thắng chứng kiến tình nhân trong mộng của mình trước cuối thời hiện tại quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng cầu xin đối phương thu nhận bao che, trong lòng dâng lên một đoàn lửa giận.

Hôm nay hắn tới nơi này chính là vì biết đối phương luân lạc tới Thiên Thượng Nhân Gian, lúc này mới đích thân chạy tới muốn đem nàng đoạt đi bù lại tiếc nuối ngày trước.

Cho nàng biết lúc trước nàng không lựa chọn hắn là vô tri cùng ngu xuẩn bao nhiêu.Hai mắt Lôi Thắng đỏ đậm nói:- Sáu người!

Nhạc đội! xem tại kktruyen.com Tôi lấy sáu xử nữ xinh đẹp nhất đổi Phương Sở.

Chỉ cần anh đem nàng giao cho tôi, anh là bạn bè tốt nhất của Lôi Thắng tôi đây.

Nữ nhân của tôi tùy tiện anh chơi!Trừ bỏ Phương Sở đặc thù, những nữ nhân khác ở trong mắt Lôi Thắng chỉ bất quá là đồ chơi tùy tiện vứt bỏ mà thôi.

Hắn chỉ muốn Phương Sở, mà không phải những nữ nhân xinh đẹp giống như con rối quanh mình.Nhạc Trọng nhìn dáng vẻ điềm đạm tinh xảo giống như mỹ nữ từ trong tranh bước ra của Phương Sở, đưa tay vuốt vuốt khuôn mặt trơn mượt của nàng, thản nhiên nhìn Lôi Thắng nói:- Lôi Thắng, anh cũng nghe được.

Nàng tự nguyện trở thành người của tôi, hiện tại đã là người của tôi.

Tôi không có thói quen đem người của tôi cùng người khác trao đổi.

Mời anh trở về đi!Hai mắt Lôi Thắng đỏ đậm, một cỗ lửa giận dâng lên trong lòng, tính tình của hắn vốn hỏa bạo, hôm nay hắn đã cấp mặt mũi đầy đủ cho Nhạc Trọng nhưng người kia vẫn không đáp ứng yêu cầu của hắn khiến hắn phẫn nộ không thôi.

Bị nỗi phẫn nộ khống chế, hắn nhịn không được tiến lên một bước, bốn gã chiến sĩ sau lưng hắn cũng mang theo chiến ý cường đại tiến ra một bước.Trong chớp mắt bốn gã đội viên trực thuộc Nhạc Trọng vốn đang ngồi trên sô pha ôm mỹ nữ đột nhiên bật lên, một cỗ sát ý cường đại từ trên người họ bốc cao.

Trong tay họ đều từng chém giết thật nhiều tang thi lẫn nhân loại, cả đám đều là hổ lang chi sĩ.- Chiến sĩ thật mạnh!Cố Viêm Dực nhìn bốn đội viên của Nhạc Trọng, nhịn không được thầm khen một câu.Chứng kiến bốn gã đội viên của Nhạc Trọng đứng lên, Lôi Thắng chợt thanh tỉnh lại.

Chương 153: Hỏng mất.Chỉnh sửa : kktruyen.comNgười ngồi trên sô pha trong tư liệu đã nói rõ là cường giả từng một mình tung hoành giữa mấy trăm con tang thi, cho dù toàn bộ mọi người tại đây có liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.

Cho dù Nhạc Trọng không ra tay, bọn họ cũng chưa chắc vượt qua được bốn gã đội viên kia.Lôi Thắng hít một hơi thật sâu, cố nén lửa giận, miễn cưỡng nở nụ cười nói:- Thật sự là có lỗi, hôm nay đã quấy rầy hưng trí của đội.

Ngày khác tôi nhất định mở tiệc giải thích với ngài, hi vọng hân hạnh tiếp đón ngài quang lâm!Nói xong Lôi Thắng liền xoay người đi ra ngoài.Đám người Lôi Thắng vừa đi ra khỏi phòng, lửa giận trong lòng hắn liền không thể kiềm chế được nữa, bắt lấy một mỹ nữ kiều diễm bên cạnh, vung tay hung hăng tát lên mặt nữ nhân kia.- Thưởng nàng cho tụi mày chơi!Lôi Thắng đem mỹ nữ đẫm đầy nước mắt đẩy về hướng bốn gã chiến sĩ.- Cảm ơn Lôi thiếu!Bốn gã chiến sĩ mừng rỡ liên tục cảm tạ nói.

Mỹ nữ này mặc dù là nữ nhân bị Lôi Thắng chơi ngán nhưng cũng là mỹ nữ thập phần xinh đẹp, bọn hắn tự nhiên rất thích.Sau khi Lôi Thắng rời khỏi, qua không bao lâu mọi người cũng tán đi.Quay về nhà của Trần Dao, Trần Dao đón chào nhìn Nhạc Trọng cười nói:- Sự tình giải quyết.

Ba người Nhật Bản kia đã bị bắt giữ theo luật, chờ đợi phán quyết.

Không lâu nữa bọn hắn sẽ phải chịu pháp luật công chính của căn cứ phán quyết!Nhạc Trọng nhàn nhạt cười, nhìn thoáng qua chung quanh nói:- Diêu Diêu, em đang ở đây?Một thân ảnh nhỏ xinh từ trong nhóm bộ hạ của Nhạc Trọng chui ra, đứng trước mặt hắn, chính là Diêu Diêu.

Nàng từ xa xa nhìn Nhạc Trọng khẽ gật đầu.Nhạc Trọng nhìn Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ thản nhiên nói:- Hai cô đi theo tôi một chuyến, tôi có thứ tốt cho hai cô nhìn một chút!- Mọi người không cần đi theo, thủ lại chỗ này!Nhạc Trọng vẫy lui những người khác, mang theo Diêu Diêu, Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ, Bạch Cốt đi nhanh vào trong bóng tối.Màn đêm thâm trầm, bên trong đặc khu tuy đèn đuốc sáng trưng nhưng vẫn có thật nhiều địa phương ánh đèn chiếu không tới chốn.Dưới bóng đêm che giấu, Nhạc Trọng mang theo ba cô gái cùng Bạch Cốt lẳng lặng đi tới bên ngoài một tòa biệt thự đơn độc.Bạch Cốt duỗi tay ra, một cây gai xương từ trong tay hắn bắn tới đâm lên vách tường cao ngoài biệt thự, đồng thời một cây gai xương từ trong cây xương kia kéo dài ra, hình thành một cầu thang đi thông lên cao.Đi lên cầu thang, bốn người thật dễ dàng đi vào trong biệt thự.Hai bảo tiêu cường tráng mặc âu phục màu đen đứng ngay cửa, Nhạc Trọng đột nhiên từ trong bóng tối nhảy ra nhanh như sét đánh dùng hai chưởng đao bổ lên cổ hai bảo tiêu kia.Hai gã bảo tiêu lập tức hôn mê bất tỉnh.Lúc này Nhạc Trọng cùng Diêu Diêu mới nghênh ngang đi vào biệt thự.Trong mắt Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ hiện lên vẻ nghi hoặc theo sát sau Nhạc Trọng đi vào.Diêu Diêu mang theo ba người Nhạc Trọng đi tới một phòng trên lầu hai, đưa tay chỉ chỉ vào bên trong.Đứng trước căn phòng kia, thanh âm hỗn tạp tiếng thở gấp của nam nhân cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân, ngoài ra còn có tiếng nói chuyện từ bên trong phòng truyền ra.- Chung chủ tịch, chuyện ngày hôm nay thật sự đa tạ ngài!

Tôi nhất định sẽ báo đáp ngài thật tốt.

Mặt hàng hôm nay ngài có hài lòng không?- Không sai, tôi hết sức hài lòng.

Quy Điền xã trưởng, tiểu nha đầu Trần Dao kia là cháu gái của Trần Kiếm Phong, ông đừng tiếp tục đi trêu chọc nàng!- Phải, tôi hiểu được!

Nhưng Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đều thật sự xinh đẹp.

Nếu để cho tôi cẩn thận dạy dỗ một phen, tuyệt đối có thể trở thành một đôi mỹ nữ khuyển tốt nhất.

Đáng tiếc không ngờ các nàng là người của Trần Kiếm Phong!- Hừ!

Tên vô năng cổ hủ như Trần Kiếm Phong kia ngồi ở vị trí đó cũng không lâu dài nữa đâu.

Chờ sau khi hắn xong đời, hai tiểu nha đầu kia còn không phải mặc cho tôi an bài.

Tới khi đó phải nhờ Quy Điền xã trưởng tới dạy dỗ bọn họ!- Được!Nghe ra lời nói vô sỉ truyền từ bên trong, Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ giận dữ đến gương mặt xanh mét, thân thể run rẩy lên.Nhạc Trọng trực tiếp một cước đá vào cửa phòng, lực lượng trải qua cường hóa bộc phát, đem cửa phòng đá văng, cảnh tượng trong phòng chợt hiển lộ ra trước mặt mọi người.Bên trong phòng, hơn mười mỹ nữ giống như những con chó trên cổ đeo vòng, bò trên mặt đất, bị đủ loại đồ chơi tình dục đùa bỡn lên, có vài nữ nhân còn đang không ngừng run rẩy phát ra tiếng rên rỉ thật dâm đãng.Tam Tỉnh Hùng Nhị cùng Chân Điền trần truồng, trong tay cầm roi da, trước mặt bọn hắn có hai mỹ nữ bị đánh đến da tróc thịt bong, té trên mặt đất tóc tai bù xù hấp hối.Còn có bốn gã mỹ nữ trần truồng giống như con chó đang bò trên giường lớn hầu hạ Quy Điền Thọ cùng một gã nam download PRC mới nhất tại kktruyen.com tử trung niên nhìn qua vẻ mặt chính khí.Chứng kiến cảnh tượng như vậy, một cỗ lửa giận bộc phát trong lòng Nhạc Trọng.

Nơi này là lãnh thổ đại lục, đám người kia đang ở trên đại lục thế nhưng không chút kiêng nể lăng nhục nữ nhân đại lục, làm cho hắn cực kỳ phẫn nộ.

Càng làm cho hắn thêm phẫn nộ chính là thậm chí còn có người đại lục đang giúp đỡ người ngoài khi nhục đồng bào của mình, căn cứ Lũng Hải còn thành lập đặc khu bảo hộ loại bạn bè quốc tế đê tiện này, làm vô số đồng bào sống thống khổ chẳng khác gì con kiến hôi, căn cứ như vậy thật không biết là do chính người Hán xây dựng hay là do “bạn bè quốc tế” xây dựng.Cưỡng chế cỗ lửa giận trong lòng, trong mắt Nhạc Trọng châm chọc nhìn Trần Dao hỏi:- Trần Dao tiểu thư, cô không phải nói Quy Điền Thọ bọn hắn đã bị bắt giữ theo luật pháp, đang chờ đợi phán quyết sao?

Ba người này là ai, nam nhân trên giường kia là ai?Sắc mặt Trần Dao xanh mét, cảm giác trong lòng như có thứ gì vừa sụp đổ, giọng nói có chút khàn khàn:- Chung Ái Quốc Chung phó chủ tịch, tại sao ông lại ở chỗ này?Chung Ái Quốc cũng là lão bánh quẩy trải qua sóng to gió lớn, hắn nhướng mày, một bên kéo mền che nửa mình dưới, phẫn nộ quát:- Trần Dao, nơi này chính là lãnh địa tư nhân.

Bây giờ cô đang tự tiện xông vào nhà dân, có biết hay không.

Hiện tại cô rời khỏi tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm của các người.

Nếu các người không đi, tôi sẽ báo cho cảnh sát!Sắc mặt Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đều hết sức khó xem, các nàng làm sao cũng không nghĩ tới thậm chí Chung Ái Quốc còn làm ra vẻ đúng lý hợp thành gầm thét với hai nàng.- Câm miệng!Nhạc Trọng trực tiếp rút khẩu súng lục 54 chỉ thẳng Chung Ái Quốc lạnh lùng nói.Nhìn khẩu súng 54 trong tay Nhạc Trọng, Chung Ái Quốc vốn đang đầy vẻ càn quấy hung hăng chợt câm miệng lại, mồ hôi lạnh chảy ròng sau lưng.

Loại chính khách như Chung Ái Quốc sợ nhất chính là phần tử bạo lực không nói lý lẽ.Quy Điền Thọ nhìn Nhạc Trọng, nhìn bốn mỹ nữ đang quỳ trên mặt đất quát lớn:- Nhạc Trọng đội trưởng, ngài có thể đại giá quang lâm hàn xá, thật sự là vinh hạnh của tôi.

Lệ nô, Huệ nô, Tâm nô, Lan nô, còn không đi qua phụng dưỡng Nhạc Trọng đội trưởng!

Chương 154: Thích kháchChỉnh sửa : kktruyen.comBốn nữ nhân mang theo vòng cổ run rẩy lên, hai mắt không có chút thần thái bò tới trước mặt Nhạc Trọng, giống như con chó le lưỡi liếm giày của hắn.Thấy một màn như vậy, thân là nữ nhân, Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đều chua xót lẫn phẫn nộ.- Nhạc Trọng đội trưởng, từ hôm nay trở đi các nàng chính là đồ chơi của ngài.

Các nàng trải qua sự dạy dỗ của tôi, mỗi một người đều là nô lệ chỉ biết kính cẩn nghe mệnh lệnh, ngài muốn chơi thế nào các nàng đều không chút do dự hoàn thành mệnh lệnh của ngài!Quy Điền Thọ tự hào cười nói.Nhạc Trọng không hề liếc mắt nhìn bốn mỹ nữ kia, nhìn qua Quy Điền Thọ hỏi:- Các ông làm sao từ trong trại tạm giam đi ra?

Không phải là sử dụng thủ đoạn phi pháp trốn ra đi?Quy Điền Thọ vội vàng giải thích:- Nhạc Trọng đội trưởng, chúng tôi cũng không dùng thủ đoạn phi pháp trốn ra đâu.

Chúng tôi nộp tiền bảo lãnh sau đó hợp pháp từ trong trại tạm giam đi ra!Nhạc Trọng nhìn Trần Dao, châm chọc cười nói:- Nghe rõ chưa?

Người ta chính là hợp pháp từ trại tạm giam đi ra đó.

Sau khi hợp pháp đi ra, lại ở trong này khỏe mạnh chơi nữ nhân.

Cô muốn cho tôi xem pháp luật công chính ở địa phương nào?

Những nữ nhân này gặp được chính là kết quả mà pháp luật trong miệng cô bảo hộ.

Chính nghĩa của cô bảo hộ cho ai?Trần Dao bị Nhạc Trọng liên tiếp chất vấn khiến tâm lực nàng hao tổn quá độ, sắc mặt biến thành trắng bệch, đứng nơi đó không biết làm sao.- Quy Điền xã trưởng, nữ nhân chỗ của ông từ hôm nay trở đi đều là con dân của tôi.

Mời ông chết đi!Nhạc Trọng nhìn vẻ hỏng mất của Trần Dao, hướng Quy Điền Thọ cười, bóp cò.Phanh một tiếng súng vang, giữa trán Quy Điền Thọ hiện ra một lỗ máu, thần tình hắn kinh hãi ngã trên mặt đất.

Hắn làm sao cũng không nghĩ tới Nhạc Trọng vừa mới cùng hắn cười cười nói nói thế nhưng lại đột nhiên ra tay giết hắn.Sắc mặt Nhạc Trọng trầm xuống nhìn Bạch nguồn : kktruyen.com Cốt ra lệnh:- Bạch Cốt, giết hết nam nhân!Bạch Cốt bước lên một bước dài, búa lớn lướt qua một quỹ tích huyền ảo trực tiếp đem Tam Tỉnh Hùng Nhị cùng Chân Điền chém ngang eo, máu tươi văng khắp nơi, ruột cùng nội tạng từ trong thân thể họ rơi ra, nhất thời vẫn chưa chết mà giãy dụa trên mặt đất gào lên thê thảm.Chung Ái Quốc nhìn thấy hai gã kia bị chém ngang eo, sắc mặt biến thành vô cùng tái nhợt, hắn hoảng sợ lớn tiếng kêu lên:- Đừng giết tôi!

Đừng giết tôi!

Tôi là phó chủ tịch căn cứ, chỉ cần anh đừng giết tôi, tôi nguyện ý chuyện gì cũng nghe theo anh!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn Chung Ái Quốc:- Thật có lỗi, con người ông ngay cả cặn bã cũng không bằng, không có giá trị để sống sót!Nhạc Trọng vừa dứt lời, búa lớn vung lên, trực tiếp chém đứt đầu Chung Ái Quốc, máu tươi nóng rực phun mạnh ra, tạt lên những mỹ nữ trần truồng kia.Nhìn thấy một màn tàn khốc thảm thiết nọ, thân thể những nữ nhân trong phòng đều lạnh run, trong ánh mắt nhìn về phía Nhạc Trọng tràn ngập vẻ sợ hãi.Kỷ Thanh Vũ đi tới bên người Nhạc Trọng, nhìn thẳng hai mắt hắn, hỏi:- Những nữ nhân này anh định làm như thế nào?Ở trong căn cứ, sát hại quan lớn đặc khu chính là tội lớn.

Nếu chuyện Nhạc Trọng giết chết Chung Ái Quốc bị tiết lộ ra, cho dù là Trần Kiếm Phong cũng không thể không động thủ đối với hắn.

Cư dân đặc khu không cho người xâm phạm, đây là vấn đề nguyên tắc.

Nếu không để Nhạc Trọng tùy ý sát hại cư dân đặc khu, những người ở trong đây sẽ cảm thấy vô cùng bất an.Kỷ Thanh Vũ lo lắng Nhạc Trọng vì miễn trừ hậu hoạn mà trực tiếp đem những nữ nhân kia giết hết sạch sẽ.Nhạc Trọng nhìn thẳng Kỷ Thanh Vũ nói:- Không cần lo lắng, nếu các nàng nghe lời tôi tự nhiên sẽ không vô cớ giết họ.

Nhưng họ cũng không thể tiếp tục ở lại đặc khu, nhất định phải đưa tới doanh địa của tôi trong đêm.

Chỉ cần họ được đưa về Thạch Mã trấn, chính là con dân của tôi, tôi sẽ đối xử với họ bình đẳng!Sau cuối thời dân cư là tài nguyên quý trọng.

Nữ nhân có thể sinh con, cũng là tài nguyên quý giá.

Chỉ cần những nữ nhân kia không nổi điên chọc giận hắn, hắn cũng sẽ không vô duyên vô cớ giết họ.Lúc này Kỷ Thanh Vũ mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ, ánh mắt nóng rực nói:- Kỷ học tả, việc hôm nay cô đều đã nhìn thấy.

Cô còn muốn ở lại nơi này lãng phí thời gian cùng tinh lực của chính mình sao?

Theo tôi quay về Thạch Mã trấn đi, tôi sẽ cho cô một sân khấu đủ cho cô thi triển năng lực của mình!Lúc trước khi Nhạc Trọng mới gặp Kỷ Thanh Vũ, Kỷ Thanh Vũ đã hết sức xuất sắc, vô luận lòng can đảm, thân thủ đều là tốt nhất, hơn nữa tâm địa thiện lương nhưng không cổ hủ.

Nàng là một nữ nhân có đủ sức chiến đấu lại tràn ngập khí khái anh hùng cùng mị lực nhất.

Nếu nàng nguyện ý về dưới trướng của hắn, hắn có thể có được một vị đại tướng độc bá một phương.Kỷ Thanh Vũ thoáng do dự, liếc mắt nhìn Trần Dao đứng bên người, cắn chặt đôi môi anh đào, vẻ mặt giãy dụa.

Nàng cực kỳ mong muốn rời khỏi căn cứ Lũng Hải, nhưng lại lo lắng lưu lại bạn tốt một mình tại nơi này.Trần Dao cắn chặt môi, dùng đôi mắt to xinh đẹp nhìn thẳng Nhạc Trọng nói:- Tôi đi cùng anh tới Thạch Mã trấn, có thể chứ?Nhạc Trọng nhìn chằm chằm đôi mắt to xinh đẹp của Trần Dao hỏi:- Thập phần hoan nghênh.

Nhưng Trần Dao, nếu trong tương lai tôi cùng chú của cô nổi lên xung đột, cô có thể làm được thái độ không giúp bên nào hay không?Căn cứ Lũng Hải là một khối chướng ngại vật ngăn chặn đường phát triển của hắn, nếu như có cơ hội hắn nhất định sẽ động thủ gồm thâu căn cứ Lũng Hải, tuyệt đối không có nửa phần lưu tình.

Hắn cũng không yêu cầu Trần Dao đứng bên chỗ hắn, nhưng hắn cũng không muốn thấy nàng đứng bên chú của nàng.Trần Dao cắn răng gật đầu đáp:- Được!Sau khi Trần Dao chứng kiến tính công chính của pháp luật trong căn cứ Lũng Hải cùng trò hề của cao tầng đặc khu, đã mất đi tin tưởng đối với căn cứ Lũng Hải.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn bốn thi thể nam nhân trong phòng nói:- Diêu Diêu, em đưa họ rời khỏi nơi này.

Tôi cần xử lý một chút!Tiểu la lỵ Diêu Diêu mặc một thân quân phục nho nhỏ dẫn Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ cùng các nữ nhân trong phòng đi ra bên ngoài.Những nữ nhân kia vừa rời đi, Nhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, tay phải bốc lên một đoàn ma hỏa, những nơi lướt qua toàn bộ thi thể đều hóa thành tro tàn.Trước khi rời biệt thự hắn cũng dùng ma viêm đem hai bảo tiêu ở cửa thiêu thành tro bụi.Ở bên trong đặc khu Nhạc Trọng tìm một ngõ hẻm, gọi Bạch Cốt dựng lên cầu thang, đem toàn bộ nữ nhân mang ra đặc khu đưa tới doanh địa trong Thành Trung thôn.Sắp xếp xong hết thảy lúc này hắn mới mang theo Trần Dao các nàng đi trở vào trong đặc khu.- Cẩn thận!Đột nhiên Nhạc Trọng cảm giác được một cỗ nguy hiểm dựng đứng tóc gáy, hắn theo bản năng phát động ảnh bộ, tốc độ nhấc lên tới cực hạn, hướng bên phải đi ra một bước.Hắn vừa bước ra một bước viên đạn nhắm bắn ngay tim hắn liền thất bại, nhưng còn một phát bắn trúng vai phải hắn, sau đó bị đẩy bật ra.

Chương 155: Trình NgọcChỉnh sửa : kktruyen.comUy lực viên đạn cách âm quá nhỏ, không đủ xỏ xuyên áo giáp rắn nước biến dị trên người hắn.

Dù là như thế nhưng hắn vẫn kinh hãi toát mồ hôi lạnh.

Thích khách kia ẩn nấp sát khí, bổn sự cực kỳ đáng sợ, ngay khi người kia vừa nổ súng hắn mới cảm giác được nguy hiểm.

Đây tuyệt đối là chuyện chỉ có thích khách đỉnh cấp mới có thể làm được.Diêu Diêu, Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao đều trốn vào sau công sự che chắn.Ánh mắt Nhạc Trọng chớp động nhìn thoáng qua phương hướng viên đạn bắn tới, dưới kỹ năng bị động cường hóa hắc dạ, hắn thấy rõ ràng toàn bộ tình huống góc chết bị bóng tối hoàn toàn bao phủ.

Chỉ thấy ở một địa phương tối tăm một gã hắc y nhân toàn thân tối đen đang cầm súng đứng tại nơi đó.Nhạc Trọng rút khẩu 54, liên tục bắn về hướng hắc y nhân kia, lại giống như quỷ mỵ hướng người kia phóng tới.Tốc độ hắc y nhân cũng cực nhanh, hơn nữa thập phần thành thạo dùng công sự che chắn làn đạn của Nhạc Trọng, thỉnh thoảng còn dùng súng đánh trả.Bắn hết một băng đạn nhưng không trúng hắc y nhân phát nào.

Ngược lại Nhạc Trọng bị thuật bắn súng của người kia bức lui, rất khó tiếp cận được hắn.- Thuật bắn súng thật lợi hại!Nhạc Trọng phát động ảnh bộ, tốc độ giống như quỷ mị, cho dù bị thuật bắn súng tinh diệu của hắc nhân bức lui liên tục nhưng cũng dùng tốc độ cực cao tới gần người kia, một đao nhanh như lưu tinh chém thẳng tới hắn.Nếu so thuật bắn súng, Nhạc Trọng đương nhiên không phải đối thủ của hắn.

Cho dù Nhạc Trọng đã rèn luyện không ít, nhưng dù sao thời gian vẫn còn quá ngắn.Trong nháy mắt Nhạc Trọng tới gần, hắc y nhân bỏ súng rút trường kiếm bên hông, vẽ ra một quỹ tích huyền ảo điểm lên trên đao của Nhạc Trọng, đem đao của hắn hất sang một bên.Nhạc Trọng nhanh chóng rút đao, một đao nhanh hơn một đao chém tới hắc y nhân kia, dưới tốc độ cao viễn siêu người thường của hắn từng chiêu đao chẳng khác gì mưa bão bao phủ phía trước.Tốc độ của hắc y nhân xa xa không theo kịp Nhạc Trọng, nhưng kiếm pháp của hắn tinh diệu, một đoàn kiếm quang bao phủ chặt chẽ thân thể hắn, thập phần miễn cưỡng đón đỡ công kích của Nhạc Trọng.Ngay lúc hai người còn đang đối chiến, từ trong bóng tối sau lưng hắc y nhân đột nhiên xuất hiện một cây gai xương bén nhọn bắn ra, hướng hắn đâm tới.Ánh mắt hắc y nhân co rụt lại, một kiếm điểm lên gai xương kia, thân thể lách tránh khỏi cây gai xương có thể dễ dàng đâm xuyên qua người hắn.Nhạc Trọng nhân cơ hội một cước nặng nề đá vào bên hông người kia, đem hắc y nhân đá bay ra mấy thước.Vô số gai xương bén nhọn từ góc hắc ám nổ tung, hướng hắc y nhân đâm tới.Hắc y nhân phun ra ngụm máu tươi, tốc độ chợt bạo tăng gấp ba, giống như mũi tên rời cung tránh thoát vô số gai xương bay qua, chỉ trong mấy lần chớp động đã biến mất trong đêm tối.Ánh mắt Nhạc Trọng lóe lên, cũng biến mất trong đêm.Tên hắc y nhân cố nén thương thế nhờ vào đêm tối che giấu xuyên qua những ngõ hẻm, cuối cùng đi vào một hẻm nhỏ tiến nhập một căn nhà.- Trình Ngọc ca, anh làm sao vậy?- Trình Ngọc ca, anh bị thương sao?Trong phòng đốt lên ngọn nến, dưới ánh nến mỏng manh chiếu xuống làm người ta có thể chứng kiến bên trong gian phòng nhỏ chừng ba mươi thước vuông có chín đứa trẻ còn chưa đầy mười ba tuổi.Hắc y nhân vừa đi vào phòng, mấy đứa trẻ liền xông tới vẻ mặt lo lắng hỏi.- Anh không sao!Hắc y nhân Trình Ngọc tháo xuống mặt nạ bảo hộ, lộ ra gương mặt thanh tú tái nhợt, hắn che miệng ho khan một chút, ho ra một ngụm máu, máu tươi nhè nhẹ tràn ra trong tay hắn.Nhìn thấy Trình Ngọc bị thương, chín đứa trẻ kích động lục tung căn phòng muốn tìm một ít thuốc.

Sau cuối thời dược vật cũng giống như lương thực đồng dạng là vật tư khan hiếm, ở bên trong phòng cũng chỉ có thể tìm được một tấm băng dán cùng một chai thuốc giảm đau.Đúng lúc này một chiếc bạch cốt đại phủ nặng nề bổ lên cửa phòng, đem cửa gỗ cũ nát chém thành vỡ tan, Nhạc Trọng bước nhanh vào.- x.e,m o n-lin e t.ại kkt-r u y,en. c,o m Trẻ con?Nhạc Trọng nhìn thấy được chín đứa trẻ trong phòng trong lòng vô cùng ngoài ý muốn, ác cảm đối với kẻ ám sát hắn cũng lập tức giảm bớt.Sau cuối thời, theo thời gian trôi qua nhân tính bắt đầu chậm rãi tan vỡ.

Vì một ổ bánh mỳ nữ nhân có thể bán đứng thân thể chính mình, vì một bánh mỳ nam nhân thậm chí sẽ trực tiếp giết người, cưỡng gian, giết người ở cuối thời là chuyện thật bình thường.

Vì no bụng thậm chí còn có kẻ ăn cả thịt người vô cùng điên cuồng.Ở tình huống trật tự hỏng mất, trong thế giới đạo đức tiêu vong vẫn còn người bảo hộ những đứa trẻ thế này, xem như Trình Ngọc vẫn còn bảo lưu một tia nhân tính.Nhìn thấy Nhạc Trọng, ánh mắt Trình Ngọc co rụt lại nói:- Đừng tổn thương bọn trẻ, tôi đi với anh!Trước cuối thời Trình Ngọc là một gã sát thủ đỉnh cấp, tinh thông đủ loại kỹ xảo giết người, có được kiếm thuật cao cường.

Trước khi thế giới biến đổi hắn đang chấp hành nhiệm vụ tại thành phố Lũng Hải.

Sau cuối thời liền theo đại bộ đội thối lui tới căn cứ Lũng Hải.

Tuy rằng Trình Ngọc có thân thủ bất phàm, nhưng vận khí không tốt, khi hắn lấy được tân thủ mộc bổng thì trong tay hắn đúng lúc còn súng lẫn kiếm, vì vậy cây gậy có vẻ vướng víu kia bị hắn vứt bỏ đầu tiên.

Dù sao so sánh với mộc bổng, hắn càng thói quen sử dụng súng cùng kiếm đã được trải qua huấn luyện nghiêm khắc.

Chính vì như thế đã làm cho hắn bỏ lỡ cơ hội cường hóa tốt nhất.Đợi sau khi bí mật cường hóa bị phát hiện, Trình Ngọc đã thối lui vào trong căn cứ an toàn, hơn nữa các loại trang bị Thần Ma hệ thống đều bị các thế lực lớn nghiêm khắc khống chế.

Hắn thật vất vả cẩn thận mới ám sát được một gã cường hóa giả có được Đường đao phảng chế, nương nhờ thân thủ trác tuyệt ra khỏi thành săn giết một ít tang thi mới đem bản thân cường hóa tới 8 cấp.

Nhưng lúc này liệp sát tang thi bình thường đã rất khó tìm được kỹ năng thư, không có kỹ năng mạnh mẽ hắn cũng khó thể trở thành cường hóa giả đứng đầu.Cho dù Trình Ngọc ở lúc toàn thịnh cũng không phải đối thủ của Nhạc Trọng, hiện tại hắn bị trọng thương thì càng không phải là đối thủ của người kia.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trình Ngọc, ánh mắt lại nhìn một thiếu niên chừng mười ba tuổi lạnh lùng nói:- Ai bảo anh tới ám sát tôi?Trình Ngọc lảo đảo, đem lai lịch người thuê nói ra:- Băng Vương Trương Vân!Chín cô nhi trong phòng đối với Trình Ngọc mà nói còn quan trọng hơn quy tắc một kẻ làm sát thủ rất nhiều.- Lại là hắn!Sát khí trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe lên, Băng Vương đã muốn ám sát hắn hai lần, trong lòng hắn đã sản sinh ý nghĩ tất sát đối với Băng Vương Trương Vân.Nhạc Trọng hỏi:- Hắn chi cho anh bao nhiêu thù lao?Trình Ngọc đáp:- Một tấn lương thực!Trước cuối thời mỗi lần Trình Ngọc ra tay đều là một trăm ngàn đô la trở lên, nhưng sau cuối thời một tấn lương thực đã đủ cho sát thủ từng đứng hàng đầu thế giới phải đi bán mạng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trình Ngọc mời chào:- Tôi là thủ lĩnh Thạch Mã trấn Nhạc Trọng.

Trình Ngọc, dốc sức cho tôi đi.

Chỉ cần anh bán mạng cho tôi, bọn trẻ sẽ có cuộc sống ổn định tốt nhất.

Có thể ở trong trường học sáng sủa học tập cùng bạn bè đồng lứa, mỗi ngày không lo áo cơm.

Chỉ cần anh cố gắng làm việc, mỗi ngày muốn cho bọn trẻ ăn bánh mì uống sữa tươi cũng không phải là vấn đề gì!

Chương 156: Tấn công Băng Vương HộiChỉnh sửa : kktruyen.comTrình Ngọc có được tố chất chiến đấu đứng hàng đầu, nếu bỏ qua thực lực cường hóa Nhạc Trọng căn bản không phải là đối thủ của Trình Ngọc, mà vận khí của Trình Ngọc chỉ là không tốt như hắn mà thôi.

Chỉ cần Nhạc Trọng nguyện ý bồi dưỡng hắn, tương lai tuyệt đối đạt được một bảo kiếm đắc lực.Trình Ngọc nhìn Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Nhạc đội, chỉ cần ngài có thể đối đãi tốt với bọn trẻ, tôi sẽ đem cái mạng này bán cho anh!Lúc này người là dao thớt, mình là thịt cá.

Trình Ngọc nếu còn muốn cho những đứa trẻ kia có thể khỏe mạnh sống sót, phải lựa chọn đi nhờ vả Nhạc Trọng.

Mỗi người đều có được thứ gì đó mà mình quý trọng, những cô nhi kia là bảo vật mà Trình Ngọc xem trọng nhất, cũng là nơi ký thác tâm hồn của hắn.Sau cuối thời rất nhiều người sở dĩ luôn muốn tự sát chính là vì đã tuyệt vọng đối với thế giới tàn khốc này, đã không còn tín ngưỡng, cây trụ tâm linh sụp đổ.

Nếu như có được cây trụ tâm linh cùng tín ngưỡng, vô luận gặp bao nhiêu tàn khốc nhân loại đều sẽ cố gắng giãy dụa sống sót.Ổn định xong Trình Ngọc cùng chín đứa trẻ, bên trong doanh địa Thành Trung thôn Nhạc Trọng hỏi Trình Ngọc:- Anh biết được bao nhiêu về thực lực của Băng Vương Hội?Lúc này Trình Ngọc đã ăn vào cứu mạng thảo, sắc mặt tốt hơn rất nhiều, hắn tự hỏi một lát lại nói với Nhạc Trọng:- Trong Băng Vương Hội người cực mạnh chính là Băng Vương Trương Vân.

Không ai biết rốt cục hắn đã cường hóa tới bao nhiêu cấp, nhưng người từng giao thủ với hắn đều đã chết.

Ngoại trừ Trương Vân còn có một cường hóa giả tên Triệu Hùng, hắn là cường hóa giả tốc độ cũng chính là tay sai trung thành nhất của Trương Vân.

Nghe nói sau cuối thời là do Trương Vân cứu hắn một mạng.

Ngoài ra Băng Vương Hội có tổng cộng hơn một trăm tiểu đệ!Nhạc Trọng suy nghĩ một lúc, nói:- Tổng bộ của Băng Vương Hội ở địa phương nào anh cũng đã biết?- Biết, ngay biệt thự cuối cùng trên đường Tinh Hoa Lộ!Nhạc Trọng nhìn Trần Dao nói:- Trần Dao, cô đi nói với chú của cô một tiếng, nói cho ông ấy biết Băng Vương Hội muốn giết tôi, tôi đi báo thù, mời ông ấy để quân đội bảo trì khắc chế.

Chờ truyệ n đ ư-ợ-c. c.o.py t ại kk-t,ruye n.,co m sau khi chúng tôi xuất phát năm phút thì cô hãy đi tìm chú của cô!- Được!- Đưa tôi đến tổng bộ Băng Vương Hội, tôi phải tiêu diệt Trương Vân!Nhạc Trọng đứng lên, sát khí lẫm lẫm nói, ngồi chờ chết không phải là phong cách của hắn.Khu vực Tinh Hoa Lộ chính là địa bàn của một trong tứ đại cường hóa giả Băng Vương Trương Vân của căn cứ Lũng Hải.

Tuy rằng không thuộc phạm vi quản hạt đặc khu, nhưng ở trong biệt thự cuối cùng trên đường đèn đuốc vẫn sáng trưng, không khác gì lúc trước cuối thời.Một đội ngũ ước chừng mười hai người đang tuần tra ngoài biệt thự.Ngay lúc tiểu đội vừa tuần tra qua một ngã rXѡXnhiên từ trong bụi cỏ bắn vọt ra mười hai gai xương bén nhọn, vô cùng tinh chuẩn đâm xuyên qua đầu mười hai người kia, trực tiếp đem toàn bộ giết chết.- Năng lực thật lợi hại!Trình Ngọc tiềm phục ở một bên chứng kiến năng lực quỷ dị của Bạch Cốt, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn.

Cho dù lấy khả năng của hắn nếu muốn vô thanh vô tức giải quyết mười hai người như vậy thật không khả năng làm được.

Mà Bạch Cốt lại dùng năng lực dễ dàng đạt tới, đây là sự khác biệt giữa năng lực giả cùng cường hóa giả bình thường.Thủ tiêu tiểu đội tuần tra mười hai người, Trình Ngọc nương theo những đồ vật che chắn không ngừng di động, nhanh chóng xông tới cửa biệt thự, dùng súng hãm thanh bắn liên tục hai phát, trực tiếp đem hai gã bảo tiêu canh giữ ở cửa xử lý.Nhạc Trọng mang theo mọi người thật nhanh tiến vào trong biệt thự.Trình Ngọc không hổ là sát thủ đứng đầu ngày trước, thuật bắn súng của hắn cực kỳ tinh chuẩn, những chiến sĩ của Băng Vương Hội vừa ló đầu ra lập tức bị một phát súng của hắn xử lý.Sau khi tiến vào biệt thự, bộ hạ của Nhạc Trọng liền nhanh chóng phân tán, hướng các gian phòng phóng đi, trực tiếp phá cửa mà vào, đem thành viên Băng Vương Hội đang ngủ say trực tiếp giết chết.- Địch tập kích!

Địch tập kích!Bộ hạ của Nhạc Trọng tạo ra tiếng vang quá lớn, sau khi chém giết hơn mười người rốt cục bị người phát hiện, trong biệt thự nhất thời truyền ra tiếng kêu vô cùng thê lương.Băng Vương Trương Vân đang ngủ cùng bốn mỹ nữ nhất thời bị bừng tỉnh, hắn đẩy ra bốn mỹ nữ đang ngủ say, cần lấy nhị cấp phòng hộ phục dưới người mặc nhanh lên thân thể.Một chiếc búa lớn đã rơi lên trên cửa phòng, lực lượng thật lớn đem cánh cửa đánh thành dập nát.Nhạc Trọng bước nhanh vào phòng, cầm súng tự động 79 chỉ về phía Băng Vương Trương Vân bắn phá một trận điên cuồng.Đối mặt mưa đạn dày đặc, Trương Vân hít sâu một hơi, phát động kỹ năng thao túng hàn băng, một mặt băng kính đột nhiên xuất hiện ngay trước người hắn.

Hoả lực dày đặc bắn trúng băng kính đánh ra một vầng sáng trắng, sau đó bị đẩy bật ra.Tuy rằng Trương Vân làm việc ngang ngược càn rỡ, đối đãi bộ hạ cay nghiệt vô tình, nhưng thực lực của hắn cực mạnh, hắn vung tay, năm miếng nhũ băng trống rỗng hiện ra giống như đạn pháo hướng Nhạc Trọng vọt tới.Nhạc Trọng không dám đón đỡ, thân thể chợt lóe tránh sang một bên.Năm miếng nhũ băng rơi lên vị trí Nhạc Trọng vừa đứng, trực tiếp đâm xuyên qua vách tường lộ ra năm lỗ thủng lớn cỡ nắm tay.- Thật là lợi hại!Trong lòng Nhạc Trọng rùng mình, thực lực Băng Vương Trương Vân quả nhiên bất phàm, không ngờ khả năng điều khiển băng lực đạt tới trình độ này.

Uy lực nhũ băng có thể so sánh với nhũ băng ma pháp nhất cấp, Trương Vân lại có thể tùy tay ngưng tụ, hiển nhiên tinh thần lực của hắn cực cao, hơn nữa đối với kỹ năng điều khiển hàn băng đã gia tăng thêm nhiều lần kỹ năng điểm.Nhạc Trọng lấy ra một quả lựu đạn, trực tiếp giật bảo hiểm ném vào trong phòng.- Lựu đạn!Làm xong tất cả chuyện này Trương Vân lao nhanh ra khỏi phòng, mỗi giây điều khiển băng hàn đều tiêu hao thể lực cùng tinh thần của hắn, nếu không thể chấm dứt chiến đấu trong thời gian ngắn, hắn sẽ tiêu hao sạch toàn bộ thể lực lẫn tinh thần lực.Trương Vân vừa đi ra khỏi phòng liền nhìn thấy Nhạc Trọng đứng ngoài mấy chục thước đang điều khiển một khẩu súng máy hạng nặng 89 thức 12.7 mm nhắm ngay người hắn.Vừa thấy Trương Vân hiện thân, khẩu súng máy hạng nặng đủ đem một chiếc Jeep xé thành phấn vụn chợt phun ra một ngọn lửa thật dài, vô số viên đạn hình thành một màn đạn kim loại hướng Trương Vân thổi quét tới.Sắc mặt Trương Vân đại biến, phát động kỹ năng, vô số hàn băng ngưng tụ thành một mặt băng bích thật dày trước mặt hắn, vô số viên đạn oanh lên mặt băng kia đánh ra một đám lỗ hổng thật lớn khảm vào bên trong băng bích phía trước.- Đáng chết, làm sao có cả súng máy hạng nặng nơi này!Vừa điều khiển băng bích hình thành, Trương Vân lập tức hướng vào phòng bỏ chạy.

Uy lực điều khiển hàn băng của hắn tuy rằng cường đại, nhưng không phải vô địch, ngưng tụ được mặt băng ngăn cản súng máy hạng nặng đã tiêu hao thật nhiều tinh thần lực lẫn thể lực của hắn, nếu bị Nhạc Trọng tiêu hao như thế, chỉ sợ hôm nay hắn phải chết tại đây.

Chương 157: Pháo oanh Trương VânChỉnh sửa : kktruyen.com- Bạch Cốt, lên!Nhạc Trọng hướng Bạch Cốt trầm giọng quát.Bạch Cốt cầm búa lớn trong tay, phóng nhanh về hướng Trương Vân.Trương Vân vì muốn đạt tới cực mạnh khi điều khiển hàn băng lực, chỉ ưu tiên cường hóa thể lực cùng tinh thần, những năng lực khác chỉ dựa vào trang bị trong Thần Ma hệ thống, bởi vậy tốc độ kém xa Bạch Cốt.

Hắn vừa vọt tới cửa sổ trong phòng chuẩn bị nhảy xuống đã bị Bạch Cốt vọt tới trước người, hung hăng vung búa chém tới.Trương Vân chỉ một ngón tay, băng nhẫn giới chỉ bí bảo 3 cấp phát động kỹ năng tự đới, băng hệ ma pháp trận trống rỗng hiện ra, một cây nhũ băng cắt qua hư không oanh lên trên người Bạch Cốt, đem Bạch Cốt oanh ra mấy thước, trên người đọng lại một tầng băng mỏng, ngực bị băng chùy đâm thủng sinh ra vô số vết rách.Trương Vân một kích oanh lui Bạch Cốt trực tiếp nhảy ra ngoài cửa sổ.

Trên người hắn cũng có không ít trang bị cấp thấp trong Thần Ma hệ thống, được trang bị cường hóa hắn từ trên lầu ba nhảy xuống cũng không có việc gì.Ngay khi Trương Vân vừa nhảy ra cửa sổ, Nhạc Trọng khiêng một ống phóng rốc két 40 xuất hiện bên ngoài, nhắm ngay Trương Vân trực tiếp phóng ra một viên hỏa tiễn.- Đáng chết!Trương Vân chứng kiến Nhạc Trọng khiêng ống phóng rốc két 40 sắc mặt lập tức đại biến, hắn làm thế nào cũng nghĩ không ra Nhạc Trọng làm sao có thể mang theo thật nhiều vũ khí hạng nặng như vậy đi vào trong căn cứ Lũng Hải.

Ống phóng rốc két 40 kia chính hắn cũng không có, chỉ có bên quân đội mới có được vũ khí chiến tranh sắc bén này, nếu bắn ra trong cự ly gần đủ phá hủy một cỗ xe thiết giáp.Trương Vân liều mạng điều động toàn bộ thể lực cùng tinh thần lực ngưng tụ thành một tầng băng bích che phủ bên ngoài thân thể.Oanh một tiếng nổ, viên hỏa tiễn oanh thẳng lên băng bích trên người Trương Vân, dâng lên một đoàn khói lửa nổ tung, trực tiếp đem Trương Vân hoàn toàn cắn nuốt.Sau khi bụi mù tán đi, một khối thân thể cháy đen từ không trung rơi rụng trên mặt đất, chính là Trương Vân đã biến thành cỗ thi thể.Năng lực điều khiển băng hàn của Trương Vân có thể chế tạo băng bích ngăn cản loại súng máy hạng nặng 12.7 mm kia, nhưng đó cũng là năng lực cực hạn của hắn, đối mặt với vũ khí chiến tranh như ống phóng rốc két 40, hắn hoàn toàn không ngăn cản được.Cường hóa giả cực mạnh, có được thực lực viễn siêu người thường.

Nhưng vũ khí chiến tranh từng ngưng tụ vô số kết tinh của trí tuệ nhân loại tạo ra đồng dạng cực kỳ sắc bén, chính bởi vì như thế thế lực cực mạnh trong căn cứ Lũng Hải cũng không phải là cường hóa giả, mà là quân đội có được vũ khí chiến tranh kia.Đương nhiên năng lực của Trương Vân cũng thập phần cường đại, chỉ bất quá hắn còn chưa phát huy được hoàn toàn thực lực của mình đã bị Nhạc Trọng dùng vũ khí chiến tranh thủ tiêu biến mất.Thủ tiêu Trương Vân, Nhạc Trọng nhảy ra ngoài, sờ soạng thi thể của hắn.

Nhưng toàn bộ trang bị trên người Trương Vân đã bị viên hỏa tiễn oanh thành nát vụn, chỉ còn lưu lại một chiếc nhẫn ngọc trong suốt trên tay phải còn chưa bị phá hư.- Bí bảo 3 cấp: Băng trùy giới chỉ.

Sau khi trang bị tinh thần lực +6.

Tự mang kỹ năng Băng Trùy thuật, mỗi ngày có thể phóng thích một lần!Nhạc Trọng lập tức tháo giới chỉ đeo lên trên tay, tinh thần lực đối với hắn mà nói cũng thập phần trọng yếu.Sau khi Trương Vân bị giết chết, Băng Vương Hội giống như rắn mất đầu, dưới sự xung phong của Kỷ Thanh Vũ, Trần Thạch Đầu, Trình Ngọc, Khổng Thiên Dự cùng các đội viên cường hóa giả, không đầu hàng thì bị giết chết.Nhân vật số hai của Băng Vương Hội Triệu Hùng vừa thấy không còn cách cứu vãn, đã lập tức thoát khỏi nơi này.Không bao lâu, từng tên thành viên Băng Vương Hội bị trói tay từ trong biệt thự đi ra, ngoại trừ thành viên Băng Vương Hội từ trong biệt thự còn tìm được thật nhiều lương thực cùng hơn chục nữ nhân.Áp giải thành viên Băng Vương Hội cùng hơn chục nữ nhân, đoàn người Nhạc Trọng đi về Thành Trung thôn.Trên đường đi cũng có cảnh sát cùng binh lính phụ trách tuần tra ban đêm nhìn thấy đoàn người của hắn, nhưng bọn họ đều nhận được mệnh lệnh của cấp trên, giả vờ như không nhìn thấy.

Bản thân bọn hắn cũng không muốn khởi lên xung đột cùng đội ngũ toàn thân nhuộm máu đằng đằng sát khí kia.Tin tức Băng Vương Hội bị diệt rất nhanh truyền ra bên trong căn cứ Lũng Hải.

Băng Vương Hội vốn là tổ chức hắc ám, sau khi bị chém giết thì những người sống sótáp bách đều vỗ tay mừng rỡ.Những thế lực khác cũng bắt đầu sản sinh làm cảnh giác đối với đội ngũ của Nhạc Trọng.

Băng Vương Hội ở trong căn cứ Lũng Hải được xem là thế lực trung đẳng, thế nhưng Nhạc Trọng có thể trong vòng một đêm đem bọn họ san bằng làm cho mỗi người đều sản sinh ra lòng bất an.- Tôi cần anh đưa tôi một câu trả lời!Ngày hôm sau Trần Kiếm Phong mời Nhạc Trọng gặp mặt, nhìn thẳng mặt hắn chậm rãi nói.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Băng Vương Hội hai d ownl.o,a,d PRC. m ới nhấ t. t ại -kkt-r u-yen.c om lần ám sát tôi, còn cho người vu cáo hãm hội tôi, chẳng lẽ không cho tôi phản kích sao?Trần Kiếm Phong nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, mặt không chút thay đổi nói:- Cho dù là như vậy nhưng anh vẫn có thể phản ứng với ngành có quan hệ.

Dựa theo trình tự tới thông báo, chúng tôi tự nhiên sẽ cho người đi xử lý.

Anh tự tiện động thủ còn thể thống gì?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Kiếm Phong, khẽ mỉm cười nói:- Tôi ở chỗ Băng Vương Hội lấy được ba mươi tấn lương thực, cho ông một nửa là được!- Hai mươi tấn!Lúc này sắc mặt Trần Kiếm Phong mới thoáng buông lỏng.

U ác tính như Băng Vương Hội bị diệt trừ thì cũng thôi, hắn cần chính là lương thực của Băng Vương Hội.

Hai mươi tấn lương thực, nếu dùng nấu thành cháo loãng cũng đủ cho hai ngàn người ăn một hai tháng.

Sở dĩ hắn tìm Nhạc Trọng tới chỉ vì yêu cầu phân chia chiến lợi phẩm.Nhạc Trọng nói:- Được!

Thành giao!Trần Kiếm Phong nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói:- Chuyện ngày hôm qua coi như xong.

Nhưng tôi không hi vọng tiếp tục phát sinh chuyện như vậy lần nữa.

Nếu còn phát sinh, tôi tuyệt không để yên!Nếu Nhạc Trọng tiếp tục hành sự không chút kiêng nể, cho dù là đánh tan u ác tính của căn cứ Lũng Hải, Trần Kiếm Phong cũng không thể ngồi yên không để ý tới.Nhạc Trọng cũng không đưa ra lời hứa hẹn, chỉ thản nhiên nói:- Chỉ cần không còn người ám sát tôi, tôi tự nhiên sẽ không vô cớ động thủ!Trần Kiếm Phong nhướng mày, trầm giọng hỏi:- Chuyện tìm kho lương bên anh chuẩn bị như thế nào?- Không có vấn đề!Nói xong chuyện tìm kho lương, Nhạc Trọng liền rời khỏi nơi đó.Hai ngày sau Nhạc Trọng cho người đem dân cư tuyển chọn trong căn cứ Lũng Hải dời về Thạch Mã trấn.Tới ngày ước định, đội ngũ Nhạc Trọng mang theo một bộ binh chiến xa, năm chiếc xe Đông Phong chở súng máy, hai chiếc xe tải Đông Phong, năm chiếc Hummer, hai chiếc xe cứu hỏa rời đi.Bên căn cứ Lũng Hải quân đội cũng đi một chiếc bộ binh chiến xa, bốn chiếc xe vận tải lớn, sáu chiếc Đông Phong chở súng máy, sáu chiếc Jeep quân dụng cùng ba chiếc cứu hỏa.Ngoại trừ quân đội, những thế lực lớn nhỏ trong căn cứ Lũng Hải cũng đều tụ tập cùng nhau, hình thành một đoàn xe quy mô không nhỏ.

Chương 158: Đàn chuột biến dịChỉnh sửa : kktruyen.comCăn cứ vì hành động lần này đều cực kỳ xem trọng, bởi vậy đã đồng ý cho nhiều thế lực lớn nhỏ đi cùng, chỉ cần bọn họ nguyện ý trợ giúp quân đội thu phục kho lương, như vậy sẽ phân cho bọn họ một phần lương thực.Sau cuối thời, lương thực trọng yếu nhất, có lương thực mới có thể mời chào bộ hạ, mở rộng thế lực, những thế lực lớn nhỏ kia đương nhiên cũng nguyện ý vì lương thực mà liều mạng.

Hơn nữa có thế lực quân đội cùng thế lực của Nhạc Trọng đi phía trước, những thế lực lớn nhỏ kia cũng muốn được phân một chén canh.Thời gian vừa đến, đoàn xe do nhiều thế lực hình thành cực kỳ phức tạp liền hướng kho lương huyện Thượng Lâm chạy tới.Trên đường đi không hề nhìn thấy bất kỳ sinh vật nào, ngay cả tang thi cũng không thấy, điều này làm Nhạc Trọng mơ hồ cảm thấy bất an.Kho lương huyện Thượng Lâm nằm vùng ngoại ô, chung quanh kho lương khổng lồ kia là đồng ruộng, nhưng bên trong đồng ruộng vốn chỉ trồng hoa màu hiện tại mọc đầy cỏ dại kỳ dị, ngoài ra chỉ là một mảnh đất đai hoang vu.Đoàn xe vừa chạy tới kho lương, liền vang lên tiếng kêu thê lương vang vọng chân trời, trong tích tắc từng con chuột biến dị màu đen lớn như con mèo từ trong động chui ra, hướng đoàn xe điên cuồng vọt tới.- Quái vật cấp 5: con chuột biến dị.

Quái vật biến dị quần cư!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy con chuột biến dị, trong mắt liền hiện lên một hàng tin tức.Đàn chuột biến dị tập hợp cùng nhau, hình thành một cỗ thủy triều màu đen, từ khắp bốn phương tám hướng vọt tới đoàn xe.- Nổ súng!

Nổ súng!Thủ lĩnh các thế lực trong căn cứ nhìn thấy vô số con chuột biến dị, trong mắt hiện lên nét bối rối, không đợi đàn chuột đến gần đã lớn tiếng gầm rú.Bộ hạ của các thế lực dùng đủ loại súng ống có được bắn phá lung tung về phía đàn chuột biến dị kia.Bởi vì đàn chuột biến dị dày đặc, trình độ bắn súng của bọn họ tuy rằng cực kém nhưng đại bộ phận không hề trượt phát nào.

Bên trong đàn chuột từng con chuột biến dị bị đạn xỏ xuyên ngã xuống đất, lại bị những con chuột phía sau giẫm thành thịt vụn.Nhưng số lượng đàn chuột biến dị quá lớn, dù có thật nhiều con chuột bị tử đạn xỏ xuyên thân thể nhưng đối với đàn chuột nhiều như sóng biển không có cảm giác giảm bớt chút nào.Nhìn đàn chuột biến dị khổng lồ không ngừng tới gần, những thủ lĩnh thế lực dân gian không ngăn cản được áp lực đàn chuột mang tới, lập tức lái xe bỏ chạy.Một chiếc Jeep lâm vào giữa đàn chuột kia, từng con chuột biến dị giống như linh miêu đánh tới xe Jeep.

Từng con chuột bị xe Jeep đụng trúng nội tạng vỡ tung tóe, nhưng không thiếu những con chuột khác nhào lên xe Jeep, bò chật kín, hoàn toàn ngăn chặn tài xế trong xe.Xe Jeep chạy được chưa bao xa đã đâm vào một mảnh ruộng ven đường, vô số con chuột biến dị điên cuồng cắn phệ cỗ xe Jeep kia.Nương theo từng trận thanh âm bén nhọn chói tai, xe Jeep đã bị đàn chuột cắn thủng một lỗ lớn.

Những con chuột theo lỗ hổng chen đi vào, cắn nuốt người trong xe, trong xe truyền ra thanh âm than khóc thê thảm, máu tươi văng lên kính thủy tinh tung tóe, chiếc xe chấn động một cái sau đó ngừng phắt lại bất động.Xe Jeep kia tựa như hình ảnh thu nhỏ của cả một chiến trường, những chiếc xe khác chạy trốn vừa lâm vào trong đàn chuột biến dị lập tức bị cắn nuốt, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng.Răng nanh của đàn chuột biến dị có thể cắn vỡ thép tấm, dù là những vị trí yếu ớt trên bộ binh chiến xa cũng bị nó cắn mở, vì vậy những chiếc xe bình thường khác càng không cần phải nói.Thủ lĩnh các thế lực rít gào:- Đồ đần, đừng trốn!

Nổ súng, mau nổ súng tiêu diệt mấy con chuột kia!Đủ loại súng ống phun ra ngọn lửa, súng máy trên bộ binh chiến xa của quân đội, súng máy trên các loại xe tải cũng nổ vang, súng máy trong đội ngũ Nhạc Trọng đều phun ra ngọn lửa dày đặc vô cùng hung mãnh.

Màn mưa đạn dày đặc hình thành một mảnh bão tố sắt thép, thủy triều màu đen do đàn chuột hình thành giống như bị đại đao hung hăng cắt ra, vô số con chuột bị bắn thành nát vụn.Nhưng số lượng đàn chuột thật sự quá nhiều, dù bị màn đạn phong tỏa nhưng vẫn có vài chục con xuyên qua màn đạn phong tỏa xông vào trong đám người.Đàn chuột vừa nhảy vào trận địa chỗ Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ cầm Đường đao phảng chế trên tay vẽ ra một quỹ tích hoa lệ đem con chuột chém thành hai nửa, máu tươi văng khắp nơi.Những cường hóa giả như Trần Thạch Đầu, Khổng Thiên Dự bọn họ đều huy động Đường đao thật dễ dàng đem những con chuột biến dị kia chém giết.Chỉ vài chục con chuột thật không đáng sợ, cho dù là người thường chỉ cần đè nén được nỗi sợ hãi đều có thể dễ dàng đem nó chém giết.

Nhưng nếu người nào bị rơi vào trong đàn chuột cuồn cuộn kia, không có vài người có thể từ bên trong trốn tới.Những con chuột kia xông vào trận địa của những thế lực khác, đối mặt với những con chuột to tướng như con mèo những chiến sĩ tinh nhuệ có thể dễ dàng đem chúng giải quyết, nhưng cũng có những thế lực luống cuống tay chân thật vất vả mới xử lý được chúng, chỉ có sáu người bị con chuột biến dị trảo tổn thương.Đàn chuột không ngừng tiến lên, dù trả giá thật nhiều thương vong hai mắt đỏ ngầu nhưng không hề ngừng nghỉ khắc nào liên tục tấn công đoàn xe.Dưới màn đạn bao trùm, chưa đầy mười phút thời gian đã có hơn hai ngàn con chuột bị bắn chết.

Nhưng cũng có hơn hai trăm con chuột biến dị xông qua màn đạn đột nhập vào trong nhóm nhân loại, hơn nữa còn đang không ngừng gia tăng.Trong đội xe thế lực dân gian, một gã chiến sĩ cầm đại đao mới chém chết một con, ngay sau đó có hai con chuột đột nhiên nhảy lên, cắn lấy vai hắn kéo xuống một khối thịt lớn, con còn lại cắn vào đùi x.e m t ạ i- -kk,t,r uye.n . c om hắn, trực tiếp xé xuống một khối thịt khác.- A…Tên chiến sĩ thét lên một tiếng kêu thảm thiết thống khổ, tay trái hắn nắm lấy con chuột trên vai dùng sức xé xuống, sau đó ném sang một bên.Tên chiến sĩ vừa xé mở con chuột kia lại có bốn con vọt tới, nhào lên thân thể cắn phệ hắn.Tên chiến sĩ thống khổ giãy dụa, la hét hồi lâu cuối cùng đã không còn tiếng động.

Không ai cứu được hắn, bởi vì đã có thật nhiều con chuột vượt qua màn đạn đột nhập vào trận địa.Ngoại trừ đội ngũ của Nhạc Trọng mặc áo giáp rắn nước biến dị ra, những thế lực khác đã xuất hiện thương vong, hơn nữa nhân số tử vong đã bắt đầu bay lên.Đạn dược trong đội xe bắt đầu tiêu hao thật nhanh, bởi vì bắn quá nhiều nên súng máy đã nóng bừng lên, chỉ mới kéo dài được cuộc chiến được mười phút thì cuộc chiến giữa nhân loại cùng đàn chuột biến dị đã lâm vào tình trạng gay cấn.Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:- Phun dầu lửa!Hai chiếc xe cứu hỏa đã sớm chuẩn bị sẵn lập tức phun ra dầu lửa, vòng quanh trận địa đội ngũ Nhạc Trọng phun ra nửa vòng.Trình Ngọc đem một bình xăng châm lửa hướng chỗ phun dầu ném ra.Trong chớp mắt dọc theo đường dầu lửa phun ra dâng lên lửa lớn bừng bừng, ngọn lửa nóng rực đem những con chuột biến dị tới gần hoàn toàn thiêu hủy.Ở một bên, quan chỉ huy quân đội Lũng Hải Từ Chính Cương cũng đã cho người bắn ra dầu lửa xoay quanh trận địa của mình, hình thành một tầng lửa cách ly bốc cao hừng hực.

Chương 159: Đi cùng tôiChỉnh sửa : kktruyen.comSở dĩ nhân loại có thể trở thành vạn vật chi linh, đó là bởi vì họ có được trí tuệ, có thể nghĩ ra đủ loại kế sách ứng đối.Vòng lửa vừa thành hình, những con chuột vẫn tiếp tục tiến lên xông tới, chúng vừa xông vào vòng lửa liền bị chết cháy, phát ra mùi vị khét lẹt, thật sự có xu thế muốn dùng thi thể để phủ lên vòng lửa kia.Nhưng đàn chuột quá tươi sống, mà dầu lửa khó tắt, những con chuột nhảy vào vòng lửa đều chết cháy sạch sẽ, nhưng sự điên cuồng của bọn chúng không khỏi làm trong lòng mọi người sinh ra cảm giác sợ hãi.- Nếu toàn bộ chúng nó xông tới tự sát thì tốt rồi!Giải quyết những con chuột xông qua trận địa, Khổng Thiên Dự đi tới bên cạnh Nhạc Trọng nhìn đàn chuột không ngừng xông vào vòng lửa, trong lòng sợ hãi nói.Nếu đàn chuột số lượng ít ỏi, cả người thường cũng có thể lấy dũng khí giết chết chúng.

Nếu vượt qua ba con, như vậy kẻ chết nhất định là người thường.

Nếu vượt hơn hai mươi con, ngay cả cường hóa giả như Khổng Thiên Dự nếu không mặc áo giáp rắn nước biến dị cũng sẽ gặp nguy hiểm.Đàn chuột số lượng khổng lồ như thế tạo cho người ta cảm giác tuyệt vọng giết mãi không hết, chỉ sợ phải vượt qua ba vạn con, cho dù bắn hết đạn dược trong đoàn xe cũng chưa chắc giết sạch đàn chuột biến dị này.

Nếu chúng ngu n g u ồn : k.ktr u,yen. c o m xuẩn tới mức tự lao vào lửa tự sát chết hết, đối với mọi người mà nói thật không còn gì tốt hơn.Từ phương hướng chỗ kho lương truyền tới thanh âm tiếng kêu thê lương chói tai, những con chuột vốn đang điên cuồng xông vào vòng lửa đột nhiên dừng lại hành vi tự sát, đứng bên ngoài vòng lửa nhìn chằm chằm vào nhóm nhân loại như chờ đợi cơ hội.Nhạc Trọng nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ:- Đàn chuột này có kẻ chỉ huy!Số lượng đàn chuột khổng lồ đã vô cùng khó giải quyết, hiện tại còn có kẻ chỉ huy, như vậy còn thêm khó đối phó gấp mười lần.Đội ngũ Nhạc Trọng mang theo dầu lửa cùng xăng chỉ có hạn, không khả năng phun mãi không hết.

Mà đàn chuột chỉ mới tử thương ba bốn ngàn con, nhưng từ xa nhìn lại vẫn còn rậm rạp, khiến cho người ta có cảm giác giết mãi không xong.Mà trong đội ngũ của Nhạc Trọng chỉ trong mười phút ngắn ngủi đã bắn ra hơn hai vạn viên đạn, thoáng chút đã tiêu hao một phần ba số lượng bọn họ mang theo.

Nếu tiếp tục bắn giết kịch liệt như thế, số đạn dược của họ không chịu qua được thêm nửa giờ.Quan sát một lúc Nhạc Trọng bước nhanh về hướng người chỉ huy Từ Chính Cương bên quân đội căn cứ Lũng Hải.- Anh lại có chuyện gì?Nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới, Từ Chính Cương nhướng mày trực tiếp hỏi.

Tâm tình của hắn hiện tại rất khó chịu, số lượng đàn chuột biến dị chẳng những viễn siêu sự tưởng tượng của hắn, hơn nữa còn có kẻ chỉ huy thần bí phía sau, điều này khiến cho hắn cảm thấy thập phần khó giải quyết, đã muốn sinh ra ý thối lui.Xăng dầu ở sau cuối thời cũng là tài nguyên thập phần trân quý, bên trong hai xe cứu hỏa cũng đã chứa đựng một phần tư tồn kho của căn cứ Lũng Hải, Từ Chính Cương không khả năng đem tài nguyên xăng dầu quý giá dồn vào việc thu phục một kho lương vốn không thể hoàn thành.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào ánh mắt Từ Chính Cương, nghiêm túc nói:- Đàn chuột biến dị này có kẻ chỉ huy, tôi muốn dẫn người đi liệp sát kẻ chỉ huy kia.

Trong mười phút, tôi hi vọng anh có thể dẫn người của anh cùng người của tôi giữ vững trong mười phút.

Nếu mười phút sau tôi chưa trở về, anh có thể tự quyết định có rời đi hay không!Thế cục bây giờ nếu Từ Chính Cương dẫn người thoát khỏi nơi đây, đoàn xe do nhiều thế lực lớn nhỏ tạo thành nhất định sẽ theo Từ Chính Cương chạy hỏi nơi này.

Tới lúc đó nếu đoàn xe của Nhạc Trọng còn lưu lại vô cùng có khả năng bị đàn chuột biến dị hoàn toàn tiêu diệt.Thái độ làm người của Từ Chính Cương chính trực, thậm chí có chút cổ hủ, nếu hắn đã đáp ứng Nhạc Trọng sẽ cố thủ tại đây thì nhất định sẽ cố thủ trận địa.

Bởi vậy lúc này Nhạc Trọng mới đến tìm hắn để thương lượng.- Được, tôi đáp ứng anh, dẫn người lưu lại cố thủ thêm mười phút.

Nhưng sau mười phút nếu anh vẫn chưa về, tôi sẽ lập tức dẫn người lui lại!Từ Chính Cương liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, thoáng do dự cắn răng nói.

Nguy cơ lương thực trong căn cứ Lũng Hải Từ Chính Cương hiểu thật rõ ràng, chỉ có lương thực sung túc mới có thể làm thế cục căn cứ vững vàng, làm cho càng có thêm nhiều người được sống sót, vì vậy hắn mới đáp ứng yêu cầu của Nhạc Trọng.- Đa tạ!Nhạc Trọng quay về đội ngũ của mình, nhìn đám bộ hạ, trầm giọng nói:- Tôi muốn đi ám sát người chỉ huy của đàn chuột biến dị, nhiệm vụ này cửu tử nhất sinh, ai nguyện ý theo tôi cùng đi thì bước lên một bước.

Không muốn đi tôi cũng không miễn cưỡng!Tất cả mọi người không chút do dự bước tới một bước, điều này làm Nhạc Trọng cực kỳ cảm động.Lần này Nhạc Trọng chọn lựa đều là bộ hạ tinh nhuệ đã theo hắn chinh chiến khắp nơi, mỗi người đều mười phần tâm huyết, hạng người hung hãn chiến ý mãnh liệt.

Hơn nữa Nhạc Trọng thân làm đầu lĩnh cũng không tiếc dấn thân vào nguy hiểm, khơi dậy dũng khí của họ thật lớn.Nhạc Trọng cảm động nhìn thoáng qua đám cấp dưới trầm giọng nói:- Mỗi người các anh đều tốt lắm!

Kỷ Thanh Vũ, cô theo tôi đi ám sát kẻ chỉ huy của đàn chuột biến dị.

Những người còn lại cố thủ nơi này thêm mười phút, mười phút sau còn chưa thấy tôi trở về thì mọi người phải phá vây rời khỏi nơi này.

Khổng Thiên Dự, anh nhận chỉ huy lâm thời, nhất định phải cố thủ mười phút, không thể rời đi!Trong những bộ hạ Nhạc Trọng mang đến lần này thực lực Kỷ Thanh Vũ mạnh nhất.

Đi ám sát kẻ chỉ huy đàn chuột biến dị cần cường giả mạnh nhất mới được.

Sở dĩ Khổng Thiên Dự được phân công làm chỉ huy lâm thời, bởi vì hắn là người cực mạnh nhất trong nhóm đội viên cận chiến trực thuộc Nhạc Trọng, cũng là một trong những tâm phúc tại Trường Quang thôn đi theo Nhạc Trọng sớm nhất.Vẻ mặt Khổng Thiên Dự nghiêm túc đáp:- Dạ!

Nhạc đội!Bố trí xong hết thảy, Nhạc Trọng nhanh chóng phát động phòng hộ thuật, Bạch Cốt hóa thành bạch cốt khải giáp bao phủ trên người của hắn.

Một tay hắn ôm lấy Kỷ Thanh Vũ, tay phải bắn ra một gai xương dưới đất.

Gai xương kéo dài đưa hắn cùng Kỷ Thanh Vũ vượt qua đàn chuột phía trước.Gai xương kéo dài tới cực hạn, đem hắn cùng Kỷ Thanh Vũ thuận thế rơi xuống bên trong đàn chuột kia.Đàn chuột biến dị chợt điên cuồng vọt tới hai con mồi trước mặt.Kỷ Thanh Vũ tùy tay huy động một quỹ tích huyền ảo, đem những con chuột kia dễ dàng chém giết.Rơi xuống đất không lâu, tay phải Nhạc Trọng lại bắn ra một gai xương, chống đỡ thân thể hắn cùng Kỷ Thanh Vũ hướng chỗ kẻ chỉ huy đàn chuột bay đi.Sau mấy lần lên xuống, Nhạc Trọng nhanh chóng đến gần kho lương huyện Thượng Lâm.Từ rất xa Nhạc Trọng đã thấy được trên nóc một kho lương lớn có bảy con chuột biến dị cực kỳ đặc biệt đang đứng.

Trong đó sáu con chuột nhỏ hơn một chút, làn da màu xanh, đứng thẳng bước đi như nhân loại, hai chi trước tiến hóa thập phần kỳ dị, tráng kiện mạnh mẽ, mỗi móng vuốt dài tới hai mươi phân, nhìn qua tinh anh như ngọc.

Chương 160: Biến dị thử vươngChỉnh sửa : kktruyen.comỞ trung tâm sáu con chuột kia, là một con chuột biến dị toàn thân màu bạc, lớn như một con gấu, trên đầu mọc lên một khối lông trắng giống như vương miện, tứ chi thô to mạnh mẽ, móng vuốt chi trước dài hơn bốn mươi phân, trong mắt chớp động ánh sáng trí tuệ.- Thú biến dị 26 cấp: hộ vệ tinh anh thử vương.

Người thủ hộ trung thành của thử vương, có thể tùy thời vì thử vương chết trận!- Thú biến dị cấp 43: biến dị thử vương.

Có được năng lực điều khiển thử đàn!- Chính là nó!Nhạc Trọng nhìn thấy bảy con con chuột biến dị khác thường kia, ánh mắt sáng lên.

Lần này hắn mang theo Kỷ Thanh Vũ đi cùng là vì lo lắng trong khoảng thời gian ngắn không tìm được kẻ chỉ huy của đàn chuột.

Nếu thật sự không tìm ra được kẻ chỉ huy, hắn chỉ có thể lựa chọn rút lui khỏi nơi đây.

Dù sao đạn dược của đoàn xe không đủ đem đàn chuột biến dị xử lý.Con thử vương biến dị cũng nhìn thấy Nhạc Trọng vọt tới chỗ của nó, trong cặp mắt ti hí của nó lộ ra vẻ khinh thường thập phần nhân tính hóa, phát ra tiếng kêu thật sắc nhọn.Trong tích tắc từ trong kho lương tuôn ra thật nhiều con chuột biến dị bình thường, cùng ba mươi con hộ vệ tinh anh thử vương bò lên trên nóc kho lương.Còn có hai mươi con hộ vệ tinh anh thử vương hướng chỗ Nhạc Trọng vọt tới.Tốc độ hộ vệ tinh anh thử vương cực nhanh, toàn lực phóng qua chỉ kém hơn B thú liệp giả 20 cấp một chút, chỉ vài giây ngắn ngủi chúng đã vượt qua trăm thước, giống như mũi tên rời cung xuất hiện trước người Nhạc Trọng.Lúc này Nhạc Trọng còn cách kho lương chừng hai trăm thước.Tay trái của hắn vừa lật, một khẩu tự động 79 thức từ trong trữ vật giới chỉ bay ra, hắn bóp cò, khẩu súng hộc ra ngọn lửa vô cùng hung mãnh hướng đám hộ vệ tinh anh thử vương bắn tới.Làn da hộ vệ tinh anh thử vương cực kỳ mềm dẻo, tuy rằng không thể hoàn toàn chống cự loại đạn súng tự động 79 thức, nhưng những viên đạn chỉ có thể khảm nhập tầng ngoài thân thể chúng đã hao hết lực lượng, không thể tiến thêm.Nhạc Trọng bắn hết một băng đạn hai tr u yện đ ược .c-o,py, tạ-i, k ktr-u ye.n.c,o-m mươi phát nhưng chỉ giết chết bốn con chuột biến dị bình thường, ngay cả một con hộ vệ tinh anh thử vương cũng không thể giết chết.Đàn hộ vệ tinh anh thử vương vọt tới trước Nhạc Trọng, huy động móng vuốt hướng gai xương dưới chân hắn chém tới.Móng vuốt hộ vệ tinh anh thử vương vô cùng sắc bén, gai xương bạch cốt bị chúng nó trảm kích theo tiếng mà đoạn.Gai xương vừa đứt thân hình Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ từ trên không trung rơi xuống.Hai mươi con hộ vệ tinh anh thử vương phân bố bên trong một mảnh đàn chuột biến dị, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ trên không trung.

Một khi hai người rơi xuống giữa đàn chuột chờ đợi bọn họ chính là bị vô tận đàn chuột biến dị vây công.

Cho dù cường đại như Nhạc Trọng nhưng bị đàn chuột biến dị vô tận công kích cũng chỉ còn đường nuốt hận.Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương, hít sâu một hơi, trước khi rơi xuống đất đưa ra tay phải, một đạo gai xương bắn ra lập tức đâm vào đầu một con chuột biến dị bên dưới, gai xương kéo dài để cho thân hình hắn cùng Kỷ Thanh Vũ tiếp tục hướng về phía trước.Đàn chuột hộ vệ tinh anh thử vương nhảy lên, huy động móng vuốt chặt đứt gai xương Nhạc Trọng bắn ra.Hai tay Nhạc Trọng không ngừng phóng ra gai xương thật nhanh, không ngừng đẩy người hắn tiến về phía trước, dù có gai xương bị chém đứt cũng không cách nào làm chậm được bước tiến của hắn.Nhưng mỗi gai xương bị chém đứt bạch cốt khải giáp trên người hắn lại bị mỏng một tầng.

Bạch Cốt có thể tự do điều khiển khung xương nhưng khung xương là do bản thân hán hấp thu luyện chế, cũng không phải vô cùng vô tận, nếu liên tục bị chém đứt tới một trình độ nhất định hắn không thể tiếp tục sản sinh thêm gai xương mới.Trước khi Bạch Cốt đạt tới cực hạn thì Nhạc Trọng đã ôm Kỷ Thanh Vũ xuyên qua đàn chuột đi tới trước kho lương.Ở bên dưới chân Nhạc Trọng, hai mươi con hộ vệ tinh anh thử vương một đường đuổi theo không bỏ.Thử vương biến dị thấy Nhạc Trọng đã đến gần nó, liền giãy dụa thân thể to lớn như con gấu nhảy xuống dưới đất, nặng nề rơi trên mặt đất, thập phần nhân tính hóa mang theo hai mươi con hộ vệ tinh anh thử vương hướng ra phía sau bỏ chạy.Những con hộ vệ tinh anh thử vương còn lại tiếp tục hướng Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ vọt tới.- Chạy rồi?Nhạc Trọng nhìn theo con thử vương biến dị đã bỏ chạy, thoáng sững sờ, đây là thử vương biến dị 43 cấp, cấp bậc vượt xa hắn, thậm chí ngay cả đánh cũng không đánh đã bỏ chạy, làm hắn cực kỳ ngoài ý muốn.Biến dị thử vương tuy rằng chạy trốn nhưng ba mươi con hộ vệ tinh anh thử vương cùng vô số con chuột biến dị bình thường lại từ những phương hướng bất đồng vây tới chỗ Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ.Nhạc Trọng nhìn đàn chuột rậm rạp, tay phải vung ra, gai xương bắn tới đâm xuống mặt đất điên cuồng kéo dài đẩy hắn lên nóc kho lương.Ba mươi con hộ vệ tinh anh thử vương cũng nhanh chóng bò lên trên nóc nhà.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn đàn hộ vệ tinh anh thử vương bò lên nóc, ném ra một quả lựu đạn vào trong đàn chuột bên dưới, oanh một tiếng nổ, tiếng nổ mạnh thật lớn cùng mảnh lựu đạn bay tung đem hơn mười con chuột biến dị đang chen chúc một chỗ nổ chết tạc thương, tứ chi tứ tán.

Hắn nhảy dựng canh ngay phiến mặt đất bị tạc trống rơi xuống.Có được một nơi đặt chân Nhạc Trọng không ngừng ném ra lựu đạn vào trong đàn chuột, đem những con chuột nổ chết lẫn tổn thương, cứng rắn hướng theo phương hướng biến dị thử vương bỏ chạy đánh tới.Hơn ba mươi con hộ vệ tinh anh thử vương bị hắn vung lắc ở phía sau.Thân hình con biến dị thử vương cường tráng như con gấu, nhưng tốc độ còn không bằng hộ vệ tinh anh thử vương, càng không sánh bằng Nhạc Trọng.

Khoảng cách giữa song phương cũng ngày càng kéo gần hơn.Gặp tình hình này con thử vương biến dị gầm nhẹ một tiếng, bốn con hộ vệ tinh anh thử vương đột nhiên hướng Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ đánh tới.

Nó cũng giống như thủ lĩnh nhân loại luôn thập phần sợ chết, không muốn suy yếu lực lượng hộ vệ của mình quá nhiều.- Thả tôi xuống dưới!Nhìn thấy bốn con hộ vệ tinh anh thử vương xông tới, trong mắt Kỷ Thanh Vũ chợt lóe tinh quang, dấy lên chiến ý dào dạt.

Nàng vốn là một cô gái trời sinh có bản năng chiến đấu mạnh mẽ, nếu không lúc trước không chỉ nhờ vào tân thủ mộc bổng đã dám cận chiến cùng tang thi.

Phải biết rằng cho dù là nam nhân nhưng cũng không mấy ai có đủ gan cầm tân thủ mộc bổng cận chiến cùng thi đàn, không phải đánh không lại tang thi mà sợ hãi bị lây nhiễm.Nhạc Trọng nhẹ buông tay, buông Kỷ Thanh Vũ xuống.Kỷ Thanh Vũ thật nhẹ nhàng rơi xuống đất, phát động kỹ năng đao nhận cường hóa, ngay trên Đường đao phảng chế của nàng ngưng tụ một tầng thanh sắc quang mang.Ánh mắt Kỷ Thanh Vũ thật sắc bén, gắt gao đi theo bên mình Nhạc Trọng, nàng tùy tay huy động Đường đao, từng con chuột biến dị giống như đậu hủ bị nàng chém thành hai đoạn.Cơ hồ chỉ vài lần hô hấp, bốn con hộ vệ tinh anh thử vương đã vọt tới trước người Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ.

Chương 161: Đuổi giết thử vươngChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng vừa lật tay, gai xương xuất hiện trong tay hắn, hắn đột nhiên phát động hết tốc độ lao về phía trước, giống như mị ảnh tránh khỏi hộ vệ tinh anh thử vương tấn công, gai xương trực tiếp hướng ngay đầu chúng bắn tới.Phanh một tiếng vang, đầu con hộ vệ tinh anh c hỉnh s,ửa .b ởi k ktr u.yen.co,m thử vương bị nổ bay, dịch óc lẫn máu tươi phun đầy đất.Một con hộ vệ tinh anh thử vương khác hướng Nhạc Trọng đánh tới, Nhạc Trọng lách người tránh né, tùy tay đem gai độc chỉ lên đầu con chuột trực tiếp bắn một phát oanh bay đầu của nó.Mặc dù Kỷ Thanh Vũ không trải qua nhiều lần cường hóa như Nhạc Trọng, có được tốc độ cùng trang bị như hắn, nhưng nàng có được đao pháp tinh luyện, chỉ thấy nàng lướt ngang qua thân thể hộ vệ tinh anh thử vương, Đường đao trong tay hóa thành một đạo quỹ tích huyền ảo, ngay lập tức đầu hộ vệ tinh anh thử vương cao cao bay lên, máu tươi văng khắp nơi, một đoàn linh quang liền dung nhập vào trong cơ thể nàng khiến nàng lập tức tăng lên hai cấp.Chém giết một con hộ vệ tinh anh thử vương, Kỷ Thanh Vũ bước theo thân pháp gia truyền huyền ảo, dáng người phiêu dật như tiên, vòng eo mảnh khảnh khẽ uốn lượn tránh khỏi một kích của tinh anh thử vương, tùy tay một đao chém xuống đầu của nó.Mặc dù hộ vệ tinh anh thử vương là thú biến dị 26 cấp, nhưng lực chiến đấu của chúng còn kém xa B thú liệp giả 20 cấp.

Chúng nó chỉ có một ưu điểm vượt hơn là làn da cứng cỏi cùng móng vuốt sắc bén, ngoài ra tính toán lực lượng, tốc độ đều kém hơn thú liệp giả.- Thật là lợi hại!

Mình quả nhiên không nhìn lầm người!Nhạc Trọng nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ giết chết hai con hộ vệ tinh anh thử vương, trong lòng thoáng hiện vui mừng, biểu hiện của Kỷ Thanh Vũ không làm cho hắn thất vọng.Nhạc Trọng tùy tay đem một quyển kỹ năng thư cùng sinh tồn tệ tuôn ra từ bốn con hộ vệ tinh anh thử vương thu vào trong trữ vật giới chỉ, thân thể như mũi tên rời cung hướng biến dị thử vương phóng đi.

Lần này mục đích là chặn giết biến dị thử vương, nếu nó không chết toàn bộ hành động đều thất bại trong gang tấc, không biết sẽ có bao nhiêu người bị con chuột biến dị cắn chết trên đường thối lui.Con biến dị thử vương nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ dễ dàng giết chết bốn con hộ vệ tinh anh thử vương, tốc độ chạy trốn còn nhanh hơn vài phần, nó phát ra một tiếng chói tai, mười con hộ vệ tinh anh thử vương bên cạnh liền hướng Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ đánh qua.Nhạc Trọng nhìn thấy mười con hộ vệ tinh anh thử vương xông qua, trong tay liên tục ném ra, từng quả lựu đạn hướng mười con hộ vệ thử vương bay đi.Oanh!

Oanh!Thanh âm tiếng nổ vang lên liên tục không ngừng, mười con hộ vệ thử vương còn chưa đến gần Nhạc Trọng đã bị lựu đạn tạc đến tan xương nát thịt, tứ chi gãy vụn.Chỉ có bốn con hộ vệ thử vương bị tạc chặt đứt hai chân, nhưng may mắn còn sống sót.Khi đi ngang qua bốn con hộ vệ thử vương kia, Nhạc Trọng duỗi tay phải, bốn gai xương bén nhọn bắn tới, trực tiếp xuyên qua miệng vết thương trên đầu chúng, đem chúng xuyên thủng, bốn đoàn linh quang liền dung nhập vào trong cơ thể hắn.Trong trạng thái hợp thể phòng hộ, Nhạc Trọng dùng gai xương giết chết quái vật đều lấy được linh quang kia.- Chúc mừng ngài thăng lên 28 cấp, đạt được hai điểm cường hóa kỹ năng!- Cường hóa thể lực, nhanh nhẹn!Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn, tiếp tục đuổi theo biến dị thử vương.Con biến dị thử vương nhìn thấy Nhạc Trọng đuổi theo không bỏ, mang theo sáu con hộ vệ thử vương liều mạng chạy trốn, không ngừng thét lên chói tai.Từ khắp bốn phương tám hướng kho lương không ngừng có con chuột biến dị bình thường hướng Nhạc Trọng vọt tới, con này ngã xuống lại có con khác lên thay, không ngừng nghỉ bổ nhào về phía hắn.Nhạc Trọng liên tục phất tay, từng quả lựu đạn bay vào trong đàn chuột biến dị, khí sóng tung bốn phía, mảnh đạn bay múa, từng tảng lớn tảng lớn đàn chuột biến dị bị tạc đến dập nát, nơi nơi đều là nội tạng cùng thịt vụn vung vẩy tán lạc.Kỷ Thanh Vũ đi theo bên người Nhạc Trọng, huy động Đường đao đem những con chuột biến dị bổ nhào qua toàn bộ chém giết.Hai người xông pha bên trong đàn chuột biến dị, tốc độ cũng không bị kéo chậm bao nhiêu.

Nhưng lựu đạn trong trữ vật giới chỉ của Nhạc Trọng cũng đang tiêu hao thật nhanh, một khi bị dùng hết cả hai người sẽ nửa bước khó đi.Trong mười mấy lần hô hấp, Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ chỉ còn cách biến dị thử vương chừng hơn hai mươi thước.Nhạc Trọng hư không điểm ra một chỉ về hướng biến dị thử vương, một băng ma pháp trận trống rỗng xuất hiện, một cây băng chùy từ trong ma pháp trận bắn ra hướng ngay chân biến dị thử vương vọt tới.Thân hình một con hộ vệ thử vương chợt lóe, chắn ngang trước người con thử vương, băng chùy phá không bay ra oanh lên thân thể con hộ vệ, xuyên thủng một lỗ lớn bằng nắm tay, đồng thời băng hàn lực cường đại đem miệng vết thương lập tức đông cứng lại.Nhạc Trọng vung ra gai độc hướng biến dị thử vương liên tục bắn tới.Từng con hộ vệ thử vương không ngừng che chắn trước người thử vương, bị gai độc đâm ra những lỗ lớn, máu tươi chảy ròng.Sinh mạng bị uy hiếp, biến dị thử vương càng phát ra tiếng kêu thêm thê lương, ba mươi con tinh anh hộ vệ theo đuổi phía sau hai mắt đỏ đậm, tốc độ càng nhanh hơn vài phần.Vô số con chuột biến dị bình thường hướng Nhạc Trọng nhảy tới, mỗi con chuột vừa nhảy tới gần hắn liền bị Kỷ Thanh Vũ vung đao chém giết.Nhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, tay phải bốc lên một đoàn ngọn lửa đỏ đậm, đang đứng bên cạnh Kỷ Thanh Vũ đột nhiên thân thể hắn bộc phát ra tốc độ cực mạnh, nhanh như đạo thiểm điện hướng biến dị thử vương phóng đi, khi đi ngang qua đàn hộ vệ thử vương bàn tay hắn nhẹ nhàng nhấn xuống, ngọn lửa cuồng bạo phun mạnh ra đem đầu của những con hộ vệ thử vương vốn đã bị thương nặng toàn bộ đốt cháy.Kỷ Thanh Vũ nhìn Nhạc Trọng nhanh như quỷ mị bắn về phía biến dị thử vương, trong mắt thoáng hiện một nét kinh ngạc:- Thật là lợi hại!

Hắn đã cường hóa tới trình độ này sao!Lúc này cho dù Nhạc Trọng không phát động kỹ năng nhưng hắn dốc toàn lực thi triển tốc độ đã hơn xa Kỷ Thanh Vũ.Nhìn thấy không thể trốn tránh, trong mắt biến dị thử vương hiện lên vẻ dữ tợn, xoay người huy động móng vuốt thật lớn giống như thái sơn hung hăng chụp về phía Nhạc Trọng.Trong chớp mắt Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, toàn thân nhẹ nhàng chợt lóe, giống như trận gió quấn ra sau lưng thử vương.Biến dị thử vương hung hăng chụp một trảo xuống đất, oanh một tiếng nổ, mặt đất chung quanh chấn động, bị nó đánh ra khe nứt thật lớn.

Nếu vỗ trúng trên thân người có thể lập tức đem người chụp thành thịt vụn, cho dù là Nhạc Trọng cũng sẽ bị một trảo chụp chết.Nhạc Trọng đi ra sau lưng thử vương, ngón tay điểm ra, ma pháp trận trống rỗng xuất hiện, từng quả cầu lửa từ trong ma pháp trận bay ra oanh thẳng lên gáy thử vương.Oanh một tiếng vang, đầu biến dị thử vương bị hỏa cầu oanh trúng, nhưng chỉ lưu lại vết cháy đen trên gáy, không thể xuyên phá qua đầu nó.- Làn da thật cứng!

Chương 162: Chém giết thử vươngChỉnh sửa : kktruyen.comTrong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện vẻ kinh hãi, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một sinh vật có làn da cứng rắn mà hỏa cầu cũng không thể phá vỡ.Biến dị thử vương bị hỏa cầu oanh trúng gáy, phát ra tiếng hét giận dữ, xoay người hướng Nhạc Trọng hung hăng chụp tới.Nhạc Trọng chợt lóe, vọt tới bên phải thử vương, giơ gai xương hướng đầu của nó bắn ra ba phát.Gai độc có thể đem đầu của hộ vệ tinh anh thử vương xuyên phá oanh lên đầu biến dị thử vương nhưng chỉ oanh ra miệng vết thương được hai bal y, làm máu tươi chảy ròng nhưng không thể đem nó giết chết.Biến dị thử vương thống khổ gào lên một tiếng, nổi giận huy động hai móng vuốt hướng Nhạc Trọng chụp tới.- Uy lực gai độc cũng không đủ sao?Thân hình Nhạc Trọng chớp động, dễ dàng tránh khỏi một kích của thử vương, hắn quấn ra sau lưng nó lại tiếp tục oanh ra ba phát.Ba phát gai độc oanh ra, ba lỗ máu nhỏ hiện trên gáy nó.Thử vương quay đầu chụp về phía Nhạc Trọng, nặng nề như ngọn núi cao, cho dù là một chiếc xe ô tô cũng bị móng vuốt của nó chụp vỡ.Biến dị thử vương vừa động, Nhạc Trọng đã quấn ra sau lưng nó gắt gao dán sát bên người nó, tay trái bắn ra một gai xương bén nhọn đánh tới gáy nó, hắn đem gai độc bắn vào miệng vết thương sẵn có, liên tục bắn ra sáu phát.Sáu phát gai độc liên tục chui theo miệng vết thương xuyên vào đầu thử vương, ngạnh sanh sanh đem đầu óc của nó đánh bạo, nháy mắt liền tử vong, vô lực ngã trên mặt đất.- Chúc mừng ngài thăng lên 29 cấp, đạt được hai điểm kỹ năng cường hóa!- …- Chúc mừng ngài thăng lên 31 cấp, đạt được hai điểm kỹ năng cường hóa!Biến dị thử vương vừa chết, một đoàn linh quang lớn dũng mãnh tràn vào trong thân thể Nhạc Trọng, để cho hắn liên tục thăng lên ba cấp.- Phân biệt cường hóa ba điểm nhanh nhẹn, ba điểm thể lực!Cùng biến dị thử vương đối chiến, nếu không phải tốc độ của hắn xa xa vượt qua thử vương, chỉ cần bị thử vương chụp trúng một móng vuốt thì hắn đã tan xương nát thịt, căn bản không ngăn được nó một kích.- Chúc mừng ngài thăng cấp vượt qua ba mươi cấp, từ giờ trở đi trước khi đạt tới cấp năm mươi, ngài có thể tiếp tục học tập hai kỹ năng chủ động thuộc kỹ năng chức nghiệp ngoài định mức!- Chúc mừng ngài thăng lên tới 30 cấp, đạt được điểm kỹ năng cường hóa, thỉnh lựa chọn kỹ năng cường hóa!- Cường hóa triệu hoán đặc chủng khô lâu!Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn, hắn muốn đem kỹ năng triệu hóa đặc chủng khô lâu cường hóa tới cực hạn, nhìn xem hắn có thể phát sinh biến hóa như thế nào.Một đoàn linh quang dũng mãnh tràn vào trong thức hải của Nhạc Trọng, ngưng tụ bên trong phù văn triệu hoán đặc chủng khô lâu, khắc lên thêm một ít phù văn huyền ảo thật nhỏ.Tiếp theo trên phù văn triệu hoán đặc chủng khô lâu bắn ra một đạo hắc quang rơi lên trên người đặc chủng khô lâu, tiếp tục đem hắn cường hóa.- Đặc chủng khô lâu của ngài đã bắt đầu tiến hóa hơn nữa đã lấy được kỹ năng mới.

Kỹ năng mới nhất: Hồi Quy Tử Giới.

Sử dụng kỹ năng đặc chủng khô lâu của ngài sẽ trở về Tử Giới, tự hành tiến hóa.

Nhưng bên trong Tử Giới bất tử sinh vật đấu tranh cực kỳ kịch liệt, sau khi trở về Tử Giới đặc chủng khô lâu của ngài có thể tiếp tục tiến hóa trở nên mạnh mẽ, cũng có thể sẽ bị bất tử sinh vật khác cướp đoạt linh hồn ma hỏa, hóa thành một đống khô lâu.

Kỹ năng thứ hai: Hư Không Thiểm Hiện.

Sử dụng kỹ năng vô luận đặc chủng khô lâu của ngài ở địa phương nào, hắn cũng sẽ trong nháy mắt xuất hiện trước mặt của ngài, thời gian làm lạnh, xe m o nlin e ,tại, k ktr.u y.en..co-m, một ngày!- Đặc chủng khô lâu (Bạch Cốt) 20 cấp!Lực lượng: 44 (10).Nhanh nhẹn: 44 (10).Cơ thể hoạt tính: 44 (10).Thể lực: …Tinh thần: …Cường độ: 86 (10).Có được kỹ năng 1: Cốt đầu lợi dụng thuật.Kỹ năng 2: Cốt cách cường hóa.Kỹ năng 3: Cốt đầu thao túng.Kỹ năng 4: Ngụy trang.Kỹ năng 5: Hồi quy tử giới.Kỹ năng 6: Hư không thiểm hiện.Kỹ năng của đặc chủng khô lâu của ngài đã thăng đầy cấp.

Nếu như muốn kỹ năng tiến hóa, thỉnh đi tìm kỹ năng thư tiến giai kỹ năng cấp 4: Triệu hóa hắc ám khô lâu!Ở bên người thử vương biến dị tuôn ra hai quyển kỹ năng thư cùng hai trăm sinh tồn tệ.Nhạc Trọng cầm kỹ năng thư vào trong tay, là một quyển kỹ năng “mẫn tiệp cố hóa” 3 cấp cùng một quyển kỹ năng “thể lực cố hóa” 3 cấp.- Kỹ năng thể lực cố hóa bị động cấp 3: học tập bổn kỹ năng, thể lực có thể vĩnh cửu gia tăng 10 điểm!Nhạc Trọng không do dự trực tiếp học tập kỹ năng thể lực cố hóa 3 cấp, một đạo quang mang chớp động, trong thức hải của hắn lại ngưng tụ ra một phù văn thể lực cố hóa.Biến dị thử vương vừa chết, toàn bộ con chuột biến dị hình thành biển chuột chợt hỏng mất, những con chuột biến dị hoảng hốt hướng phương xa bỏ chạy.Những con chuột hộ vệ tinh anh đang triền đấu với Kỷ Thanh Vũ cũng đều bỏ trốn tứ tán, không còn vẻ gan dạ dũng mãnh như trước đó.Loài chuột vốn luôn nhát gan, lá gan của con chuột biến dị đồng dạng cực nhỏ, nhưng bởi vì biến dị thử vương tản ra uy áp kỳ dị nên chúng nó không thể không phục tùng mệnh lệnh của thử vương, biến dị thử vương vừa chết chúng nó cũng liền hỏng mất.Kỷ Thanh Vũ mồ hôi đầm đìa đi tới bên người Nhạc Trọng, nếu Nhạc Trọng chậm hơn một chút có lẽ nàng đã bị thử đàn vô tận xé thành phấn vụn.

Số lượng đàn chuột quá lớn, hoàn toàn phong tỏa không gian di chuyển của nàng, làm cho nàng chỉ có thể làm ra động tác hất chém đơn giản, không cách nào thi triển tinh diệu kiếm pháp.Kỷ Thanh Vũ vừa đi tới bên cạnh Nhạc Trọng, hắn liền đem quyển kỹ năng bị động mẫn tiệp cố hóa 3 cấp ném qua cho nàng, hắn đối đãi với người của mình chưa từng keo kiệt bao giờ.Kỷ Thanh Vũ tiếp nhận kỹ năng thư, mắt đẹp sáng ngời, tâm niệm vừa động liền đem kỹ năng thư học tập.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ nói:- Đến hỗ trợ cắt da đầu của nó!Kỷ Thanh Vũ nắm giữ kỹ năng binh nhận cường hóa 3 cấp có thể phỏng chế thần binh lợi khí sắc bén như Đường đao, dùng lột da không còn gì tốt hơn.Kỷ Thanh Vũ đi tới phát động kỹ năng binh nhận cường hóa, Đường đao trong tay nhiễm lên thanh quang thoáng hiện, một đao đâm vào đầu thử vương, nhất thời lại không thể đâm thủng.Trong mắt Kỷ Thanh Vũ thoáng hiện vẻ kinh ngạc, nàng học tập kỹ năng binh nhận cường hóa Đường đao phảng chế trong tay vô luận gặp phải vật gì đều chém đứt như cắt đậu hũ, đây là lần đầu tiên nàng gặp được sinh vật có làn da cứng rắn không thể cắt đứt.Kỷ Thanh Vũ dùng sức tiếp tục cắt, bị nàng đem hết toàn lực Đường đao mới miễn cưỡng đâm vào thân thể của biến dị thử vương.Nàng không ngừng dùng sức, chậm rãi đem đầu của thử vương cắt ra một lỗ hổng lớn.Nhạc Trọng đưa tay vào đầu thử vương sờ soạng tìm kiếm.- Di, đây là cái gì?Nhạc Trọng sờ soạng một lúc, từ trong đầu thử vương lấy ra một khối huyết tinh xích hồng sắc như đá cuội cùng một viên tinh thể màu trắng như thạch anh.

Chương 163: Trung tâm khai hoảChỉnh sửa : kktruyen.comỞ một bên khác, khi Nhạc Trọng vừa mang theo Kỷ Thanh Vũ xông vào đàn chuột không bao lâu, ngay trung tâm vòng lửa, ở địa phương của thành viên một ít trung tiểu thế lực, từ dưới mặt đất chìa ra hai móng vuốt, không ngừng đào bới, rất nhanh liền đào ra một động lớn.Từ trong động lớn leo ra hai con chuột biến dị lớn cỡ con mèo, đôi chi trước tiến hóa dị thường phát đạt.- Chuột!

Nơi này có chuột!- Chuột biến dị!Chứng kiến từ dưới lỗ hổng bò ra hai con chuột biến dị, những chiến sĩ kia hoảng hốt lập tức giơ súng bắn.Dưới mấy trăm phát đạn bắn tới dày đặc, con chuột biến dị kia vừa mới chui ra khỏi cửa động đã bị bắn chết.Nhưng hang động kia đã thành hình, từng con chuột biến dị không ngừng điên cuồng chui ra.- Ngăn chặn cửa động!

Đừng cho chúng lao ra!Một tiểu đầu mục của thế lực nhỏ lớn tiếng rít gào.Bảy đại hán tay cầm Đường đao phảng chế từ trong đám người nhảy ra, hướng cửa động tiến tới.Người nào cũng biết nếu bỏ mặc cho con chuột biến dị không ngừng chui ra từ hang động kia, chỉ sợ toàn bộ mọi người đều phải chết không chỗ chôn.Bảy cường hóa giả tay cầm Đường đao đem từng con chuột chém giết, không cho chúng tiếp tục khuếch tán.- Tôi tới!Một người cầm súng tự động 79 thức thừa dịp những chiến sĩ cường hóa đang ngăn chặn đàn chuột khuếch tán, liền vọt tới trước cửa động hướng ngay cửa hang điên cuồng bắn phá, viên đạn dày đặc xỏ xuyên qua từng con chuột biến dị, đem toàn bộ những con chuột vừa ló đầu ra khỏi hang giết chết.Bắn hết một băng đạn, người kia tách thi thể bốn con chuột ngăn chặn cửa hang, sau đó trực tiếp ném vào một quả lựu đạn.Oanh một tiếng nổ, nương theo một cỗ khí lãng nóng rực, từng tảng lớn đá vụn cùng vụn thịt của những con chuột từ cửa động bay ra, bụi mù tán đi, chuột động đã bị vô số đá vụn bụi đất bịt kín lại.- Nơi này cũng có!- Nơi này cũng đã ra rồi!Từng đợt tiếng thét chói tai hoảng sợ vang lên, phảng phất như chỉ trong chớp mắt bên trong trận địa xuất hiện những cửa động rậm rạp, thật nhiều con chuột biến dị từ trong động lao ra, hướng mọi người dũng mãnh lao tới.Trong trận nhất thời vang lên tiếng súng dày đặc cùng tiếng gào thét của mọi người.Bên trong trận địa của đội ngũ Nhạc Trọng, Khổng Thiên Dự lớn tiếng rít gào:- Phun xăng!

Mau phun xăng!Lúc này mặc dù có những con chuột biến dị từ trong động chuột chui ra, nhưng so với đàn chuột bên ngoài vẫn là số ít.

Nếu đàn chuột bên ngoài nhân cơ hội nhảy qua vòng lửa vào bên trong, đại bộ phận mọi người đều sẽ chết trong miệng chúng.Hai chiếc xe cứu hỏa phun xăng tưới lên vòng lửa đang cháy tàn, làm vòng lửa vốn sắp tắt lịm lại tiếp tục bốc cao hừng hực.Ở bên trong trận địa đội ngũ Nhạc Trọng, mấy con chuột cũng đào đất chui ra, từng con chuột trào ra trong hang hướng đội ngũ đánh tới.- Theo tôi lên!Khổng Thiên Dự thét lớn một tiếng, cầm Đường đao xông lên phía trước nhất.Trần Thạch Đầu cùng những đội viên trực thuộc Nhạc Trọng cũng cầm Đường đao trong tay hướng đàn chuột phóng đi.Nhân loại cùng đàn chuột biến dị điên cuồng chiến đấu, mỗi một khắc đầu có thật nhiều con chuột bị giết chết, đồng thời mỗi một khắc cũng có thật nhiều nhân loại bị con chuột cắn chết hoặc tổn thương.Lúc này tiểu la lỵ Diêu Diêu cũng tham gia chiến đấu, tay nàng cầm Đường đao nhanh như quỷ mị dễ dàng chém giết đàn chuột biến dị, từng con chuột không ngừng chết trong tay nàng, thật nhiều linh quang dũng mãnh tràn vào trong thân thể nàng, không ngừng cường hóa thân thể cô bé.Thanh Vũ Ưng tiểu Thanh cũng vỗ cánh bổ lên những con chuột biến dị kia, những con chuột căn bản không thể tổn thương được nó mảy may, nó mổ một cái rất nhanh lại thêm một vòng thi thể vây quanh nó.Chiến sĩ của những thế lực khác bị con chuột biến dị điên cuồng công kích chết thảm trọng, chỉ có toàn bộ cường hóa giả hơn nữa chiến sĩ mặc áo giáp rắn nước biến dị trong đội ngũ Nhạc Trọng là không ai tổn thương.

Trên người họ mặc áo giáp rắn nước biến dị vô cùng cứng cỏi, cho dù con chuột biến dị có nanh vuốt sắc bén nhưng cũng phải gặm thật lâu mới có thể phá mở được áo giáp.Ngoại trừ cường hóa giả cận chiến, vài thần xạ thủ trong đội ngũ Nhạc Trọng đều cầm súng trường 03 thức toàn bộ liệp sát những con chuột xông tới gần.

Thần xạ thủ trong đội ngũ đều là lão binh lúc trước bị hắn bắt làm tù binh, những lão binh vốn từng nhận huấn luyện thật nghiêm khắc, sau khi đi theo Nhạc Trọng chẳng những mỗi ngày tiếp tục nghiêm khắc huấn luyện, còn thường xuyên tiến hành thực tế chiến đấu, trình độ bắn súng của họ cơ hồ không ngừng đề cao từng ngày.

Tham gia chiến đấu thực tế còn làm cho người nhanh chóng trưởng thành hơn cả tham dự huấn luyện.Khổng Thiên Dự dẫn người nhanh chóng chém giết đàn chuột, mỗi khi giết tới cửa động lại dùng súng bắn phá, sau đó dùng lựu đạn phá hủy cửa động, hoàn toàn lấp kín.Làm như vậy tuy rằng không thể ngăn cản hang động tiếp tục bị đào ra, nhưng có thể tạm thời ngăn chặn tranh thủ thêm một chút thời gian.Những con chuột biến dị bình thường chung quy quá yếu, nếu không có ưu thế về số lượng căn bản không phải đối thủ của nhân loại, dưới sự anh dũng chém giết của mọi người, từng con chuột lần lượt bị diệt sát, những cửa hang cũng bị lấp kín lại.Ngay khi những cửa hang bị lấp kín chỉ còn chừng ba mươi hang, đột nhiên một móng vuốt thò ra vạch một cái, bốn con chuột biến dị thành lập một tổ đào ra mười hai hang động lớn.Từ trong mười hai hang động lớn nhảy ra mười hai con hộ vệ tinh anh thử vương.Chứng kiến hộ vệ tinh anh thử vương, rất nhiều súng ống đều nhắm ngay chúng nó điên cuồng bắn phá.Trong màn đạn dày đặc, những con hộ vệ tinh anh thử vương liên tục trúng đạn, nhưng sinh mệnh lực quá ương ngạnh nên chúng cũng không lập tức chết ngay, thân hình chớp động xông vào trong đám người, giống như hổ vào bầy dê mở rộng sát giới.Hai gã cường hóa giả cầm Đường đao đang đứng ngay cạnh hang động còn chưa kịp phản ứng, một con hộ vệ thử vương đã vọt tới trước người bọn họ, móng vuốt sắc bén vẽ một đường, đem bụng hai cường hóa giả cắt ngang, máu tươi cùng nội tạng chảy ra.Cường hóa giả không phải đối thủ của hộ vệ tinh anh thử vương, như vậy người thường càng thê thảm, chỉ vừa bị chúng đến gần sẽ lập tức bị mở ngực bể bụng, tử trạng cực thảm.- Nã pháo!

Nã pháo!Khổng Thiên Dự nhìn thấy hộ vệ tinh anh thử vương thực lực mạnh mẽ kinh người, do wnl-o.ad. e bo.o.k m ới nhất tạ i kk,tr u ye.n. c o m ánh mắt co rụt lại rống lớn.Nhận được mệnh lệnh, khẩu pháo ZPT 90 thức 25mm nằm trên bộ binh chiến xa bắt đầu nổ vang.Mỗi viên đạn pháo cơ hồ có thể đem chiếc Jeep dễ dàng phá thành mảnh vụn oanh lên đầu tinh anh thử vương, lập tức xé nó thành mảnh nhỏ.

Da lông trên người nó tuy rằng mười phần tính dai nhưng cũng không ngăn cản nổi lực phá hủy của viên đạn pháo.Ở bên kia, trên bộ binh chiến xa của quân đội khẩu ZPT 90 thức 25mm cũng bắt đầu nổ tung, viên đạn pháo khủng bố cũng đem hai con hộ vệ thử vương xé thành dập nát.Bị hai khẩu pháo trên hai bộ binh chiến xa phong tỏa, năm con tinh anh thử vương bị xé thành dập nát, còn lại bảy con xông vào trong đoàn xe của quân đội, các thế lực lớn cùng đoàn xe của Nhạc Trọng.

Chương 164: Khổ chiếnChỉnh sửa : kktruyen.comChúng vừa xông vào đám người, hai khẩu pháo lập tức ngừng bặt.

Nếu nã pháo trong cự ly quá gần sẽ đem cả người một nhà làm sạch.Bảy con hộ vệ thử vương chia ra bốn con xông vào trận địa đội ngũ Nhạc Trọng, hai con đánh về đoàn xe của thế lực lớn, còn một con trực tiếp đột nhập trận địa của quân đội.Hai con hộ vệ đánh vào đoàn xe thế lực lớn giống như đi vào chỗ không người, cho dù là cường hóa giả ở trước mặt nó cũng bị trảo đến đổ ruột vỡ ngực, những chiến sĩ bình thường càng không phải đối thủ.

Súng ống cùng đao kiếm chém lên người bọn chúng chỉ có thể tạo thành chút vết thương, hung ác ngang ngược tuyệt luân.

Chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi đã có bốn người bị chúng trảo vỡ ngực bụng, tử trạng cực thảm.

Hơn nữa còn có những con chuột biến dị bình thường phối hợp, muốn đánh chết chúng cực kỳ khó khăn.Một con hộ vệ thử vương dẫn theo những con chuột biến dị bình thường khác đánh vào trận địa quân đội.

Vừa đối mặt nó đã trảo phá thân thể một chiến sĩ cầm súng, sau đó chịu đựng làn đạn của quân đội, dùng tốc độ cao điên cuồng thu gặt sinh mạng của mọi người.Bởi vì vũ khí hiện đại của quân đội không thể sử dụng, con hộ vệ thử vương giống như quái vật vô địch, dù thỉnh thoảng bị thần xạ thủ bắn trúng thân thể nhưng chỉ tạo thành chút vết thương nhẹ trên người nó.- Tiểu Vương, lão Lưu!

Đồ chó hoang, vương bát đản!

Đi tìm chết!Nhìn con hộ vệ tinh anh thử vương liên tiếp giết bảy người, một gã chiến sĩ quân đội hai mắt đỏ đậm, trực tiếp ném một quả lựu đạn về trước mặt con hộ vệ thử vương đang xông tới.Oanh một tiếng nổ, con hộ vệ thử vương bị lựu đạn tạc trúng lập tức bị tạc đứt nửa người.Bởi vì nổ mạnh quá mức tiếp cận, tên chiến sĩ quân đội cũng bị khí lãng nổ mạnh cường đại thổi quét bay sang một bên, đùi phải bị tạc đoạn, toàn thân là máu, trên người ghim đầy mảnh đạn, hấp hối.Bốn con hộ vệ thử vương đánh về hướng trận địa đoàn xe Nhạc Trọng, một con vừa mới tới gần bị một mỏ chim của tiểu Thanh mổ xuống, trực tiếp đem đầu của nó nổ bạo, vô lực té trên mặt đất.Hộ vệ tinh anh thử vương cũng là thú biến dị cấp cao, có được trí tuệ của mình, nhìn thấy tiểu Thanh dũng mãnh như thế liền tránh né hướng những thành viên khác xông tới.Bốn gã đội viện đội cận chiến cầm Đường đao trong tay, hung hãn hướng một con hộ vệ tinh anh phóng đi.Con hộ vệ tinh anh giống như báo săn vọt tới một gã đội viên, một trảo vỗ lên người hắn.Tên đội viên bị cự lực khủng bố đánh bay, phun ra một ngụm máu tươi, áo giáp bị cắt qua, trên người hiện ra năm vết cào, ngã trên mặt đất không biết sống chết.

Tuy rằng có được bì giáp rắn nước biến dị bảo hộ để cho hắn tránh khỏi tình huống bi thảm bị đổ ruột đương trường, nhưng vẫn không thể phòng ngự được cự lực của con tinh anh hộ vệ.Thừa dịp con hộ vệ tinh anh đánh bay tên đội viên kia, ba gã đội viên còn lại cầm Đường đao trong tay từ mỗi bộ vị hung hăng chém lên trên người con hộ vệ kia.Ba gã đội viên chỉ lấy được hệ thống cường hóa, cũng không tăng cường kỹ năng, Đường đao chém lên người con hộ vệ tinh anh thử vương chỉ lưu lại một vết đao màu trắng, không cách nào phá vỡ da thịt của nó.Hung quang trong mắt hộ vệ thử vương chợt lóe, liền muốn động thủ đánh bay ba gã đội viên.Đúng lúc này một thân ảnh nhỏ xinh nhanh chóng chớp động, quấn ra sau lưng hộ vệ thử vương, nhảy dựng lên cầm Đường đao trong tay hung hăng đâm vào trong mắt con hộ vệ thử vương kia.Ánh mắt chính là nhược điểm chung của đại đa số sinh vật, hộ vệ tinh anh thử vương cũng không ngoại lệ, Đường đao từ trong mắt nó đâm xuyên vào trong đại não.Hộ vệ tinh anh thử vương giãy dụa vài cái liền tử vong ngã xuống đất, ở bên cạnh nó tuôn ra một quyển kỹ năng thư.Một đoàn linh quang lớn dung nhập vào thân thể nhỏ xinh kia, ba gã đội viên được cứu viện đưa mắt nhìn qua, liền nhận ra đó chính là tiểu la lỵ Diêu Diêu.Diêu Diêu nhặt lên quyển kỹ năng thư nhìn thoáng qua, là một quyển kỹ năng mẫn tiệp cố hóa cấp 3, nàng liền trực tiếp đem quyển kỹ năng thư học tập.Ba gã đội viên chứng kiến một màn này khóe môi co rút lại, liếc nhau, không nói thêm lời nào.Đội ngũ của Nhạc Trọng có quy định nghiêm chỉnh, liệp sát tang thi cùng thú biến dị rơi ra kỹ năng thư cùng hộp báu của Thần Ma hệ thống đều phải nộp lên trên, để Nhạc Trọng tiến hành phân phối.

Người nào lén giữ lại trang bị cùng kỹ năng thư Thần Ma hệ thống chính là tội downl.oad P-R.C m.ớ i. nhất tại k-k t ruyen,.,c om lớn, một khi bị phát hiện sẽ bị xử tử.Nhưng Diêu Diêu lại được Nhạc Trọng cực kỳ sủng ái, còn cứu mạng ba gã đội viên cận chiến, bọn hắn cũng không có ý định đi tố giác Diêu Diêu.Một con hộ vệ tinh anh thử vương vừa xông vào trận địa, Khổng Thiên Dự cùng Trần Thạch Đầu mang theo hai gã đội viên nghênh chiến.Con hộ vệ kia một trảo hung hăng chụp lên người gã đội viên, trực tiếp đánh gãy xương ngực ngã qua một bên.Trần Thạch Đầu tinh thông võ nghệ, sau khi đạt đương trang bị cường hóa của Thần Ma hệ thống cả ngày đều liệp sát tang thi, tuy rằng gia nhập đội ngũ muộn nhưng đã cường hóa tới 7 cấp.

Hắn tiến lên một bước dài, hung hăng một cước đá vào chân con hộ vệ thử vương kia.Con hộ vệ thử vương lập tức té ngã chổng vó.Trần Thạch Đầu hung hăng chém lên cổ nó, nhưng lại không cắt đứt được làn da của nó.Con hộ vệ thử vương chống hai móng vuốt muốn đứng lên.Khổng Thiên Dự nhân cơ hội tiến lên một bước dài, trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn một đao trùng điệp đâm thẳng vào trong ánh mắt con chuột kia, sau đó dùng lực quấy mạnh, đem đại não của nó quấy đến dập nát.Trước khi con hộ vệ thử vương tắt thở vỗ mạnh Khổng Thiên Dự, chụp hắn bay ra xa mấy thước, phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng một đoàn linh quang liền dung nhập vào trong thân thể hắn, để cho hắn đột phá 10 cấp giới hạn, thăng lên 12 cấp.Đồng thời một quyển kỹ năng thư trân quý cũng xuất hiện bên thi thể hộ vệ tinh anh thử vương.Một con hộ vệ tinh anh thử vương khác vừa nhảy vào trong đoàn xe Nhạc Trọng còn chưa kịp phát huy hung uy đã bị tiểu Thanh xông tới mổ nổ đầu.Oanh!

Oanh!Hai tiếng nổ, con hộ vệ tinh anh thử vương xông vào đoàn xe các thế lực lớn bị chiến sĩ võ trang dùng phương thức tự sát nổ tung lựu đạn thủ tiêu.Các thế lực lớn đều có quan hệ tốt đẹp cùng quân đội.

Sau cuối thời vũ khí chính là lực lượng, lực lượng chính là sinh mạng.

Không ít thế lực đều thông qua việc dâng hiến vật tư cùng mỹ nữ từ trong tay Lôi Thắng trao đổi những vũ khí có uy lực cường đại xem như vũ khí bảo mệnh.Mất đi hộ vệ tinh anh thử vương áp chế, mọi người bắt đầu phản công đàn chuột, dùng sinh mạng làm trả giá đem động chuột tạm thời phá hỏng.Thế cục vừa mới chuyển biến tốt đẹp hơn một ít, từng móng vuốt từ dưới đất vươn lên, đào mở mặt đất, tổng cộng đào ra hai mươi bốn hang động, từ trong động chui ra hai mươi bốn hộ vệ tinh anh thử vương.

Chương 165: Thắng thảmChỉnh sửa : kktruyen.comNhìn thấy một màn như vậy tất cả mọi người có chút tuyệt vọng.

Vừa rồi bọn họ trả giá thật lớn mới đem mười hai con hộ vệ tinh anh thử vương toàn bộ xử lý, hiện tại thoáng chút đã toát ra nhiều hộ vệ tinh anh thử vương như thế, bọn hắn không biết phải chết bao nhiêu người mới có thể xử lý chúng nó.Có kinh nghiệm khi nãy, những con tinh anh thử vương vừa xuất hiện thì khẩu pháo ZPT 90 thức 25mm liền phụt ra ngọn lửa điên cuồng.Bị khẩu pháo nổ vang, từng con hộ vệ thử vương bị lửa đạn hung mãnh tê thành phấn vụn, những con chuột biến dị bình thường bên cạnh chúng cũng bị lan tới, thuận thế bị đánh thành thịt vụn.Nhưng dù sao chỉ có hai khẩu pháo, tám con hộ vệ thử vương bị lửa đạn đánh nát, mười sáu con còn lại mang theo thật nhiều con chuột biến dị bình thường đến gần trận địa của mọi người.Đang trong lúc đàn hộ vệ tinh anh thử vương cùng con chuột biến dị bình thường chuẩn bị xông vào trận địa của mọi người, đột nhiên xu thế tấn công nghiêm chỉnh hoàn toàn bị kiềm hãm, toàn bộ con chuột biến dị đều trở nên tứ tán, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.Hộ vệ thử vương nguyên bản không hề sợ chết cũng quay đầu chui ngược xuống động chuột bên dưới.Hai khẩu pháo liền nhân cơ hội phát uy, đạn pháo khủng bố oanh lên trên đàn chuột, đem chút bắn thành nát vụn.- Đừng nã pháo!

Ngừng bắn!

Ngừng bắn!Khổng Thiên Dự ôm ngực lớn tiếng ra lệnh.Thế lực của Nhạc Trọng còn chưa có được nhà xưởng công nghiệp quân sự hỗ trợ, đạn dược cùng đạn pháo bắn một viên thì thiếu một viên.

Chính bởi vì như thế khẩu pháo trên bộ binh chiến xa bình thường chỉ xem như dùng để uy hiếp, cũng sẽ không thực tế sử dụng.

Chỉ vì đối phó thú biến dị hung hãn thì mới có thể nã pháo tiêu diệt đối phương.

Nhạc Trọng chế tạo đại lượng vũ khí lạnh, chính là vì ứng đối hoàn cảnh quẫn bách không đủ đạn dược.Uy lực hỏa khí hiện đại hung mãnh, nhưng ỷ lại hậu cần cũng thập phần nghiêm trọng.

Không có viên đạn một cây súng trường còn không bằng một cây đại đao.Toàn bộ hỏa lực của đội ngũ Nhạc Trọng đều ngừng lại, những đội viên cận chiến đều hướng đàn chuột điên cuồng truy kích, những con chuột kia vốn là thú biến dị cấp 5, chém giết một con bọn họ đều đạt được thật tr u yện đượ c c opy- t.ạ i k-k truye,n . c-om nhiều linh quang, có thể tiến hành cường hóa.Binh bại như núi đổ, mất đi thử vương đàn chuột biến thành tán loạn, không ngừng đào động trốn chết.

Cường hóa giả của các thế lực lớn cũng cầm Đường đao lao ra thu gặt chiến lợi phẩm.Một trận chiến này tuy rằng nhân loại phải trả giá gần trăm tính mạng con người nhưng chung quy cũng lấy được thắng lợi.Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ quay về trận địa, nơi nơi đầu là xác những con chuột, cũng không ít thi thể bị mổ bụng vỡ ngực của nhân loại, biểu hiện ra tình hình chiến đấu thảm thiết vừa rồi.Đi tới đội ngũ, Nhạc Trọng trước tiên tìm Khổng Thiên Dự hỏi:- Các huynh đệ thương vong thế nào?Lần này Nhạc Trọng mang theo đều là chiến sĩ tinh nhuệ từng giết qua hơn ba mươi tang thi, trên người họ đều mặc áo giáp rắn nước biến dị, cho dù chết một người hắn cũng sẽ thập phần đau lòng.- Có hai huynh đệ bị trọng thương nhưng họ đã ăn cứu mạng thảo, hẳn sẽ không nguy hiểm tính mạng!Khổng Thiên Dự cầm một quyển kỹ năng thư cùng một đống sinh tồn tệ đưa cho Nhạc Trọng nói:- Nhạc đội, đây là kỹ năng thư cùng sinh tồn tệ từ trong con chuột rơi ra!- Nhị cấp kỹ năng: cự lực cuồng bạo!

Sau khi sử dụng kỹ năng có thể trong vòng ba mươi giây gia tăng 30% lực lượng.

Sau ba mươi giây thể lực giảm 10.

Thể lực không đủ 10 điểm không thể sử dụng kỹ năng!Nhạc Trọng trực tiếp đem kỹ năng thư ném cho Khổng Thiên Dự:- Lần này cậu làm tốt lắm!

Quyển kỹ năng thư này là của cậu!Nhạc Trọng không hề có ý niệm gì đối với khả năng gia tăng lực lượng trong thời gian ngắn như thế, học tập kỹ năng kia còn có thể làm hao tổn thêm danh ngạch kỹ năng chủ động quý giá của hắn.- Cảm ơn Nhạc đội!Khổng Thiên Dự mừng rỡ, tiếp nhận quyển kỹ năng thư, một đạo quang mang chớp động trong thức hải của hắn ngưng tụ ra một phù văn cự lực cuồng bạo.Khổng Thiên Dự nhanh chóng làm ra lựa chọn:- Sử dụng điểm kỹ năng cường hóa kỹ năng cự lực cuồng bạo!Một đạo quang mang chớp động, phù văn cự lực cuồng bạo trong thức hải của Khổng Thiên Dự lại ngưng tụ ra một tia phù văn kỳ dị thật nhỏ, bên trong đầu hắn vang lên thanh âm:- Nhị cấp kỹ năng: cự lực cuồng bạo (cường hóa +1) Sau khi sử dụng kỹ năng, có thể trong vòng năm phút đồng hồ gia tăng lực lượng 35.

Sau năm phút đồng hồ, thể lực giảm 10.

Thể lực không đủ 10 điểm không thể sử dụng kỹ năng, không thời gian làm lạnh!Khổng Thiên Dự cảm thụ kỹ năng của mình, trong lòng mừng như điên nói:- Ha ha, lần này tôi cũng đã trở thành năng lực giả!Một khi phát động kỹ năng, trong năm phút đồng hồ Khổng Thiên Dự có thể biến thành đại lực sĩ mạnh mẽ, người thường căn bản không thể chống đỡ một quyền một cước của hắn.Nhạc Trọng đi tới trước hai đội viên bị trọng thương.- Nhạc đội!Hai gã đội viên nhìn thấy Nhạc Trọng, đều cảm động thất thanh kêu lên.Nhạc Trọng an ủi:- Nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng thương, mọi người giỏi lắm!Hai đội viên trọng thương cảm động gật đầu, lòng trung tâm càng đề cao không ít.Thăm xong đội viên trọng thương, Nhạc Trọng hướng chỗ quân đội đi tới.Chỉ thấy bên chỗ quân đội cũng là cảnh tượng vô cùng thống khổ.

Ngoại trừ những chiến sĩ bị một trảo của hộ vệ tinh anh thử vương chụp chết tại chỗ, còn có tám chiến sĩ bị những con chuột biến dị bình thường trảo tổn thương, cắn tổn thương, vết thương chồng chất té trên mặt đất, toàn thân là máu, phát ra tiếng rên rỉ thống khổ.Ở trong lòng Từ Chí Cương, một gã chiến sĩ toàn thân đẫm máu, đang há hốc thở hổn hển chảy nước mắt lên tiếng:- Trung đội trưởng!

Trung đội trưởng!

Cho tôi được thống khoái đi!

Tôi không chịu nổi nữa!

Đau quá!

Tôi đau quá!Nước mắt Từ Chí Cương rưng rưng lớn tiếng nói:- Lang tử!

Chịu đựng!

Tôi nhất định sẽ cứu cậu, cậu nhất định sẽ khá hơn!Chiến sĩ Lang tử nằm trong lòng Từ Chính Cương chính là chiến sĩ thiện chiến dũng cảm nhất dưới quyền hắn, bọn họ cùng đi ra từ một đội ngũ.

Đã trải qua thật nhiều cuộc chiến đấu, giống như huynh đệ ruột thịt của Từ Chính Cương.

Vừa rồi khi đàn hộ vệ tinh anh thử vương tấn công đoàn xe hắn cũng là người thứ nhất đứng ra ngăn cản đàn chuột tấn công.Lang tử chảy nước mắt thở gấp nói:- Trung đội trưởng!

Tôi biết anh là người tốt…nhưng tôi cũng biết chúng ta không có thuốc.

Lấy thương thế của tôi quay về cũng chỉ còn con đường chết!

Không bằng anh cho tôi được thống khoái đi!

Tôi xin anh, trung đội trưởng!Thuốc men ở huyện Thanh Nguyên cũng là vật tư hút hàng, sau khi thu phục huyện Thanh Nguyên toàn bộ dược vật đều rơi vào trong tay chính phủ.

Bởi vì dược vật khan hiếm, chỉ có cư dân đặc khu mới được hưởng thụ phục vụ chữa bệnh.

Những người sống sót bình thường cho dù bị tổn thương cũng chỉ tự chờ đợi khỏi bệnh hoặc là chờ chết.Trong tay Lôi Thành cũng không thiếu thuốc, nhưng đều chuẩn bị cho tâm phúc hoặc là thân quyến của chính hắn, hắn sẽ không dễ dàng đưa cho người khác.

Chương 166: Cứu ngườiChỉnh sửa : kktruyen.comTừ Chính Cương vốn không thuộc tâm phúc của hắn, nhất định sẽ không được chia chút nào.Từ Chính Cương là một quân nhân chân chính thực sự, lý tưởng mà hắn dốc sức không phải là Lôi Thành mà là quốc gia.

Nếu Lôi Thành muốn dẫn người tấn công chính phủ, hắn nhất định sẽ liều chết ngăn trở.

Bởi vậy hắn không được Lôi Thành đối đãi, Lôi Thành chỉ cần tâm phúc hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của hắn. c.h,ỉ,nh- s ử a b ở-i k-k tru yen.com.

Hơn nữa là thành viên trong quân đội, bên chính phủ nếu muốn chỉ huy Từ Chính Cương cũng cần thông qua mệnh lệnh của Lôi Thành, bởi vậy cả chính phủ lẫn quân đội đều không nhìn hắn trong mắt.

Nếu muốn lấy được dược vật quý giá quả thật chính là vọng tưởng.Bình thường dựa theo thương thế giống như Lang tử sẽ bị bắn chết tại chỗ, cho hắn sự thống khoái.

Nhưng Từ Chính Cương không cách nào hạ thủ được, đây là chiến hữu sớm chiều ở chung cùng nhau, so với anh em ruột còn thân hơn quá nhiều.Bảy chiến sĩ còn lại vẻ mặt thống khổ, bọn họ đều bị thương không nhẹ, không ngừng phát ra tiếng rên rỉ.Những chiến sĩ còn lại đứng bên cạnh chiến hữu của họ, trong mắt rưng rưng, mỗi người vẻ mặt bi thương.

Đây đều là chiến hữu từng sống chết bên nhau, không biết đã cùng nhau chấp hành bao nhiêu nhiệm vụ nguy hiểm, lẫn nhau đã sản sinh ràng buộc cực kỳ sâu sắc.- Con mẹ nó!

Ngày tháng không còn cách nào chịu nổi!

Bọn lão tử ở phía trước đánh sống đánh chết cho đám hỗn đản kia, ngay cả chút thuốc mà cũng không cho được một chút!

Bọn lão tử ở trong mắt bọn hắn là thứ gì?

Còn là người hay không?

Đám chó mèo vương bát đản trong đặc khu nếu bị bệnh, còn có bác sĩ thú y trị liệu.

Con mẹ nó chúng ta còn không bằng một con chó sao!Một gã chiến sĩ lưng hùm vai gấu, cực kỳ khôi ngô giật mạnh quân mũ ném xuống đất, vẻ mặt bi phẫn lớn tiếng mắng.Trong đặc khu có không ít quý phụ nhân đều nuôi mèo hoặc chó.

Ngay cả con chó còn được ăn thực vật tinh mỹ của chó mà ngay cả người sống sót cũng khao khát không thôi, còn có bác sĩ thú ý hao phí thuốc men quý giá trị liệu cho chúng.

Ở bên trong căn cứ Lũng Hải rất nhiều đãi ngộ dành cho người sống sót còn không bằng một con chó.Lời mắng của chiến sĩ vạm vỡ kia lập tức dẫn dắt cộng hưởng, một gã chiến sĩ cũng giật xuống quân mũ ném lên mặt đất bi phẫn mắng:- Đúng vậy!

Chúng ta liều sống chết, ở trong mắt những tên kia ngay cả con chó cũng không bằng!Nghe xong lời này sĩ khí của nhóm binh sĩ càng hạ thấp.

Bọn họ liều mạng chiến đấu ở phía trước, đặc biệt chấp hành những nhiệm vụ tỉ lệ nguy hiểm tử vong thật cao.

Bọn họ cũng là người, gặp phải đãi ngộ bất công như vậy đương nhiên sinh lòng oán khí.Lang tử tự biết mình hẳn phải chết, hắn thở hổn hển nhìn Từ Chính Cương, rốt cục đưa ra lời nói đã giấu trong lòng từ lâu:- Trung đội trưởng!

Anh mang các huynh đệ…đi thôi!

Đi cho…thật xa!

Đừng đi theo Lôi Thành, hắn rõ ràng…muốn mạng của huynh đệ chúng ta ah!

Trung đội trưởng!Lời nói của Lang tử khiến thật nhiều chiến sĩ cộng hưởng, bọn họ đều đưa mắt nhìn Từ Chính Cương.

Bọn họ không phải người mù, cũng không phải kẻ ngu, tự nhiên hiểu rõ người khác chỉ lấy họ sử dụng như những vật hi sinh.Từ Chính Cương rưng rưng, chậm rãi nói:- Lang tử, chúng ta không thể đi ah!

Chúng ta là quân đội của Đảng, là quân đội của chính phủ, là quân đội của nhân dân.

Quốc nạn vào đầu, quân nhân chúng ta nhất định phải bảo hộ nhân dân.

Nếu chúng ta đi rồi, ai tới bảo hộ Đảng cùng quốc gia!Lang tử cười khổ một tiếng, thở dốc một hơi, hắn đã giao kết nhiều năm cùng Từ Chính Cương, tự nhiên hiểu rõ tính tình hắn cương trực công chính, là người có lòng tín ngưỡng kiên định ít có, vô luận người khác nói thế nào hắn cũng sẽ không ruồng bỏ lý tưởng của chính mình.

Nhưng chính bởi vì phẩm đức tốt đẹp của Từ Chính Cương, Lang tử mới bị hắn hấp dẫn, tùy tùng hắn đi chiến đấu.Đúng lúc này, Nhạc Trọng đi nhanh tới.- Tôi có thể trị liệu cho bọn họ, hơn nữa tôi có bảy thành nắm chắc có thể chữa khỏi cho họ!Nhạc Trọng đi tới trước người nhóm chiến sĩ trọng thương, nhìn Từ Chính Cương nói.Ánh mắt Từ Chính Cương sáng lên, có chút cảnh giác liếc mắt nhìn Nhạc Trọng nói:- Anh có điều kiện gì?

Chuyện trái với nguyên tắc tôi không thể đáp ứng anh!Từ Chính Cương không phải kẻ ngu ngốc, tự nhiên hiểu rõ Nhạc Trọng sẽ không vô duyên vô cớ trợ giúp hắn.

Lập trường giữa song phương thập phần vi diệu, có lẽ sau lần hợp tác này không bao lâu còn có thể trở thành địch nhân.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm nhóm chiến sĩ bị trọng thương nằm dưới đất, nói:- Tôi trị liệu cho họ, trị tốt cho họ xong, họ phải trở thành người của tôi.

Căn cứ Lũng Hải xem các anh như cỏ rác, tôi xem các anh như bảo bối.

Chỉ cần các anh nguyện ý gia nhập tôi, tôi sẽ cho các anh đãi ngộ tốt nhất.

Vũ khí tốt nhất, thực vật tốt nhất, thuốc men tốt nhất, chỉ cần các anh có bản lĩnh, một người muốn cưới hai ba người vợ cũng không thành vấn đề!Đội ngũ của Nhạc Trọng thiếu hụt nhất là binh lính chân chính.

Tuy rằng hắn lấy được vũ khí chiến tranh, nhưng khuyết thiếu binh lính chức nghiệp điều khiển.

Tỷ như muốn lái bộ binh chiến xa nếu không phải do chiến sĩ đã nắm giữ được kỹ năng, phải đào tạo lại từ đầu, chẳng những cần tiêu hao thật nhiều nhiên liệu, đạn dược, còn phải tiêu hao thời gian.

Bởi vậy mỗi một chức nghiệp binh sĩ đối với Nhạc Trọng mà nói đều là nhân tài quý giá.Cho dù những binh sĩ này không lái bộ binh chiến xa, trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc bọn họ chỉ cần huấn luyện chiến đấu thực tế thì có thể trở thành chiến sĩ tinh nhuệ, như vậy sẽ tốt hơn chiêu mộ từ trong những người sống sót bình thường rất nhiều.Từ Chính Cương chỉ vào tám chiến sĩ kia nhìn Nhạc Trọng nói:- Mời anh chữa khỏi cho họ.

Họ đều là chiến sĩ ưu tú.

Tôi đáp ứng anh, sau khi anh trị lành cho họ, bọn họ sẽ xóa tên trong quân đội, là người của anh!Tám chiến sĩ kia nếu không được cứu chữa hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Từ Chính Cương thật không đành lòng nhìn chiến hữu của mình mất đi sinh mạng trong tình huống có thể được cứu trợ.Nhạc Trọng gật đầu, lấy ra cứu mạng thảo mài thành bột phấn, dùng nước hòa tan, sau đó đắp lên vết thương của tám chiến sĩ.

Hơn nữa còn cho mỗi người uống một ngụm nước cứu mạng thảo hòa tan.Được cứu mạng thảo chữa trị, miệng vết thương của nhóm chiến sĩ bắt đầu chậm rãi khép lại, thương thế đã bắt đầu lành trở lại.Chứng kiến miệng vết thương của tám gã chiến sĩ khép lại, những chiến sĩ khác đều thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Đây đều là chiến hữu từng cùng bọn họ chiến đấu, thân mật khắng khít như người một nhà.Từ Chính Cương nhìn thương thế của tám chiến sĩ đã lành lại, lại nhìn qua Nhạc Trọng chân thành cảm ơn nói:- Đa tạ!- Không cần cảm tạ!

Nếu bọn họ đã là người của tôi, hết sức giữ gìn tính mạng của họ là chuyện tôi nên làm!Nhạc Trọng thản nhiên nói một câu, sau đó lại nhìn qua nhóm chiến sĩ khác mời chào nói:- Các anh đều là những chiến sĩ dũng cảm nhất, là chiến sĩ giỏi nhất.

Gia nhập đội ngũ của tôi thế nào?

Tôi sẽ cho các anh đãi ngộ tốt nhất!

Chương 167: Mời chàoChỉnh sửa : kktruyen.comNghe được lời mời chào của Nhạc Trọng, những chiến sĩ quân đội đều dao động.

Nhạc Trọng ngay cả những chiến sĩ trọng thương đều không hề buông tha, xuất ra thuốc men quý giá trị liệu người trọng thương.

Lòng người đều là thịt, bọn họ không phải con rối đương nhiên phải tâm động.Từ Chính Cương tức giận định mắng Nhạc Trọng làm ra hành vi đục khoét nền tảng, nhưng khi nghĩ tới đãi ngộ bất công mà các chiến sĩ phải chịu đựng, lời nói bị ngăn trong cổ họng, nhất thời cũng nói không ra lời.Một gã chiến sĩ đi ra, ánh mắt nhìn chằm chằm Từ Chính Cương, mắt hổ rưng rưng, vẻ mặt bi phẫn nói:- Từ trung đội trưởng, thật xin lỗi.

Tôi không muốn tiếp tục bán mạng cho đám vương bát đản kia nữa.

Con chó trong đặc khu còn có bác sĩ thú y trị liệu, những chiến sĩ như chúng ta vì bọn hắn vào sinh ra tử nhưng ngay cả chút thuốc giảm đau cũng không được phân chia chút nào, chúng ta vì bọn hắn vào sống ra chết, chẳng lẽ ngay cả con chó cũng không bằng sao?Một gã chiến sĩ đi ra, cắn răng nói:- Đúng vậy!

Sử dụng binh khí của Thần Ma hệ thống quét sạch tang thi đều đạt được cường hóa.

Nhưng những chiến sĩ tác chiến trên chiến trường như chúng ta, người nào đã lấy được cường hóa?

Những trang bị kia đều bị Lôi Thành bọn họ thu đi sạch sẽ, toàn bộ chúng ta ngay cả người thường cũng không bằng!Nghe xong hai chiến sĩ kia tố khổ, từng chiến sĩ lần lượt yên lặng bước ra khỏi chỗ của mình, đi tới bên người Nhạc Trọng.

Loại cảm giác bị người gạt bỏ, bị người biến thành vật hi sinh bọn họ đã chịu đựng quá đủ rồi.Cũng không phải mị lực của Nhạc Trọng quá lớn, mà là những chiến sĩ kia đã bị Lôi Thành cùng bên chính phủ hữu ý vô ý gạt bỏ, đem những chiến sĩ tinh nhuệ nhất đổ qua đội ngũ Nhạc Trọng.- Các cậu…Từ Chính Cương nhìn những chiến sĩ đi tới bên cạnh Nhạc Trọng, trong lòng trào ra cảm giác vô lực.

Đã có hơn phân nửa chiến sĩ đã đi tới bên người Nhạc Trọng.Hai mắt Từ Chính Cương đỏ đậm, ngẩng phắt đầu trừng mắt nhìn Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Nhạc Trọng, anh tính toán muốn mạnh mẽ thu phục chúng tôi sao?Các chiến sĩ đứng bên cạnh Từ Chính Cương cũng cảnh giác nhìn Nhạc Trọng.

Với thực lực đội ngũ của hắn, chứng thật là đủ khả năng đem bọn họ một lưới bắt hết.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi không có quyết định kia, chỉ là nếu họ tự nguyện theo tôi, tôi quyết sẽ không đem bọn họ giao ra!Căn cứ Lũng Hải vẫn còn sức chiến đấu cường đại, nếu lúc này Nhạc Trọng mạnh mẽ thu tóm chi bộ đội của Từ Chính Cương, song phương sẽ lâm vào cục diện không chết không ngừng.

Đối với Nhạc Trọng mà nói, đội ngũ của hắn còn chưa vững căn cơ, cho dù muốn xử lý bộ đội căn cứ Lũng Hải, hắn cũng sẽ tổn thất thảm trọng.

Chỉ nói tới dùng đạn dược hay đạn pháo cũng không biết sẽ tiêu hao bao nhiêu.

Trước khi có được nhà xưởng công nghiệp quân sự của riêng mình, dùng một viên đạn dược hay đạn pháo thì sẽ ít đi một viên, có câu nói rất tốt, chiến tranh hiện đại đánh nhau chính là bên hậu cần.Từ Chính Cương thoáng chần chờ nói:- Lương thực bên kia anh dự định làm sao phân phối?Hiện tại những thế lực lớn nhỏ trong căn cứ đi ra ngoài tìm lương thực đều tổn thất thảm trọng, đạn dược quân đội cũng tiêu hao quá nửa, thế lực của Nhạc Trọng đã trở thành bộ đội cực mạnh nhất, vì vậy Từ Chính Cương vô cùng kiêng kỵ.Nhạc Trọng nhìn Từ Chính Cương nói:- Phân phối dựa theo ước định trước đó.

Tôi muốn năm thành, còn lại năm thành do chính các anh phân phối, tôi không can thiệp!Lúc này Từ Chính Cương thở ra một hơi nhẹ nhõm, chua xót nói:- Các cậu đi thôi!Nhạc Trọng xoay người đi tới đội ngũ những thế lực lớn nhỏ trong căn cứ Lũng Hải.Những chiến sĩ quân đội lựa chọn thoát ly căn cứ hướng Từ Chính Cương cúi người thi lễ, sau đó nâng lên tám gã người bệnh đi về trận địa của Nhạc Trọng.Bên trong đội ngũ do các thế lực lớn nhỏ trong căn cứ Lũng Hải tạo thành, có mười mấy người bị trọng thương, Nhạc Trọng đem những người bị thương nhưng còn nguyên vẹn tay chân toàn bộ thu về.

Ở cuối thời khuyết thiếu y dược, bị thương chẳng khác gì chờ tử vong.

Nhạc Trọng nguyện ý tiếp thu người trọng thương tự nhiên không có một thế lực nào cự tuyệt yêu cầu của hắn.Những người bị trọng thương được Nhạc Trọng cứu mạng trong lòng đều tràn ngập cảm kích, đại bộ phận sau khi phục hồi đều trở thành bộ hạ trung tâm của hắn.Trong lúc Nhạc Trọng nhận người trọng thương, còn có sáu thủ lĩnh tiểu thế lực chủ động đưa ra yêu cầu xin gia nhập dưới trướng Nhạc Trọng.Ở trong căn cứ Lũng Hải, những thế lực lớn sống như cá gặp nước.

Nhưng tiểu thế lực chỉ đủ sinh tồn trong khe hẹp, mỗi ngày vì muốn ăn cơm no phải bôn ba, ngay cả thủ lĩnh cũng không hề có gì vui sướng.

Những thủ lĩnh có lòng trách nhiệm ngược lại mỗi ngày còn đau đầu vì thực vật của thủ hạ.Nhạc Trọng đương nhiên ai đến cũng không cự tuyệt, chỉ cần những người đó nguyện ý phục tùng quy tắc do hắn chế định, hắn tự nhiên nguyện ý tiếp nhận đối phương, hiện tại hắn thiếu nhất chính là dân cư.Sau cuộc chiến đấu kịch liệt, chung quanh tràn đầy thi thể những con chuột biến dị, thật nhiều người đều nhặt lấy thi thể chúng trực tiếp đem ra nướng.Sau cuối thời, không ít người đã thật lâu không được ăn thịt, thi thể những con chuột chính là mỹ vị ngon nhất.Trong doanh địa thật nhanh truyền ra mùi thịt chuột nướng, còn có chút thủ lĩnh thế lực đang tổ chức thành viên nhặt lấy thi thể đàn chuột vận chuyển lên xe tải, chuẩn bị trữ hàng.Thi thể đàn chuột sau khi lột da phơi khô, vẫn có thể dùng làm thịt khô dự trữ.Bên quân đội lẫn đội ngũ Nhạc Trọng cũng tổ chức nhân thủ đi nhặt thi thể những con chuột chuyển vào trong xe.

Đây là thực vật, nếu người không ăn được thịt tuy rằng không chết nhưng khí lực sẽ yếu hơn vài phần.Nhạc Trọng nhìn Trần Thạch Đầu ra lệnh:- Chú mang người đi chuyển thi thể của những con hộ vệ tinh anh thử vương về đây!Tuy làn da của hộ vệ tinh anh thử vương còn kém hơn rắn nước biến dị, nhưng cũng là tài liệu chế tạo áo da tốt nhất.

Có được thuộc da chuột biến dị chế tạo áo da, các chiến sĩ cũng không cần sợ hãi bị tang thi bình thường trảo thương lây nhiễm.Da rắn nước biến dị mặc dù tốt, nhưng dù sao số lượng có hạn.

Cho dù Nhạc Trọng mang về nhiều hơn nhưng tối đa chỉ đủ may cho bảy mươi người sử dụng.Lớp da của hộ vệ tinh anh thử vương tuy rằng kém hơn rắn nước biến dị, nhưng số lượng không ít, cũng có thể giúp Nhạc Trọng trang bị cho một số nhân thủ.

Thậm chí lớp da của những con chuột biến dị bình thường cũng có thể dùng để may quần áo.

Phải biết rằng cho dù là trong Thạch Mã trấn, dow,n load ebo.o-k mới nhất- -t ại. ,kk tr-uyen .co m máy móc chế tạo quần áo không thiếu, nhưng nguyên liệu lại cực kỳ khan hiếm.

Trước mắt mọi người chỉ dùng quần áo còn lưu trước cuối thời, chỉ có những cao tầng như Nhạc Trọng mới có khả năng thay đổi quần áo rắn chắc đẹp đẽ.

Chương 168: Tiểu Thanh tiến hóaChỉnh sửa : kktruyen.comThu thập xong thi thể con chuột biến dị lúc này mọi người mới lái xe chạy tới mục tiêu nhiệm vụ lần này.Mởra một kho lương, đập vào trong mắt là những bao lương thực chồng chất như núi.

Nhưng những bao lương thực kia đều bị cắn vỡ, vô số lương thực tán lạc khắp mặt đất.Chỉ nhìn thoáng qua kho lương khổng lồ này thiếu đi ít nhất phải phân nửa lương thực.Cả kho lương có tám kho hàng, nhưng kỳ quặc chính là trong tám kho lớn chỉ có năm kho có lương thực, còn lại ba kho thì rỗng tuếch không có vật gì.

Năm kho có lương thực đều bị con chuột biến dị gặm đi mất một phần năm.Nhạc Trọng nhìn thoáng qua ba kho hàng lẽ ra phải chất đầy lương thực nhưng lại rỗng tuếch, cũng không nói gì.Mọi người vừa chứng kiến kho lương đều điên cuồng, liều mạng dời lương thực ra ngoài.

Lương thực ở trong căn cứ Lũng Hải chính là tiền lưu thông mạnh mẽ, còn mạnh mẽ hơn cả bạc vàng.Nhạc Trọng cũng không để ý tới những người khác, chỉ cho thủ hạ bảo hộ hai kho hàng rưỡi của hắn, hơn nữa còn bắt đầu cho người đem lương thực vận chuyển về Thạch Mã trấn.Thừa dịp rảnh rỗi trong khi vận chuyển, hắn bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm đạt được lần này.

Hắn cùng Kỷ Thanh Vũ đột nhập vào đàn chuột biến dị săn giết thật nhiều hộ vệ tinh anh thử vương, tổng cộng tuôn ra bốn quyển kỹ năng thư.

Bốn quyển kỹ năng thư là ảnh bộ 2 cấp, cự lực cuồng bạo 2 cấp, trị liệu thương thế 2 cấp, liên châu hỏa cầu 2 cấp.- Kỹ năng trị liệu thương thế 2 cấp: sử dụng kỹ năng có thể trị liệu đại đa số ngoại thương cùng nội thương, hiệu quả chữa khỏi phi thường.

Khi phát động kỹ năng phải tiêu hao 20 điểm tinh thần lực.

Chức nghiệp giả phi mục sư hệ mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần kỹ năng!- Kỹ năng liên châu hỏa cầu 2 cấp: sử dụng kỹ năng có thể phóng thích năm quả cầu lửa theo một đường thẳng tắp công kích địch nhân.

Phát động kỹ năng tiêu hao 20 điểm tinh thần lực.

Chức nghiệp gia phi ma pháp hệ mỗi ngày chỉ có thể sử dụng một lần!Nhạc Trọng cầm bốn quyển kỹ năng thư, trong lòng nhanh chóng làm ra phân phối:- Ảnh bộ cấp Lưu Diễm, trị liệu thương thế cấp Lộ Văn, cự lực cuồng bạo thì cho Trần Thạch Đầu, liên châu hỏa cầu cho Trần Dao là được!Làm xong phân phối, Nhạc Trọng lấy ra tinh hạch lấy được trong đầu biến dị thử vương ra xem xét, có chút do dự có nên đem tinh hạch nuốt vào bụng hay không.

Hắn nhìn tinh hạch nhưng không có dục vọng muốn lập tức nuốt chửng giống như khi chứng kiến huyết tinh.Ngay trong lúc Nhạc Trọng còn đang xem xét viên tinh hạch của biến dị thử vương, ánh mắt tiểu Thanh chợt sáng lên, đập cánh vài cái đã vọt tới bên người Nhạc Trọng, nhanh như thiểm điện mổ một phát, đem tinh hạch của biến dị thử vương nuốt vào trong bụng.

- Đồ chơi này xem ra là để cho thú biến dị ăn vào!Nhìn thấy tiểu Thanh nuốt tinh hạch, Nhạc Trọng liền hiểu được tác dụng của nó.Nhưng tinh hạch cùng huyết tinh không phải thú biến dị nào cũng có, hắn giết chết rất nhiều dị thú nhưng trước mắt chỉ thấy trong cơ thể thú biến dị 30 cấp trở lên mới có huyết tinh, về phần tinh hạch vẫn lần đầu tiên nhìn thấy.Trong thân thể hộ vệ tinh anh thử vương không có huyết tinh cùng tinh hạch.Tiểu Thanh vừa nuốt vào tinh hạch, chợt ưỡn người thẳng lên, lại nằm úp sấp xuống mặt đất không nhúc nhích.Nhạc Trọng nhìn một thoáng, phát hiện tiểu Thanh cũng không gì đáng ngại, trực tiếp đem viên huyết tinh của biến dị thử vương nuốt chửng.Khi huyết tinh vừa rơi vào trong bụng Nhạc Trọng, chợt hóa thành từng đạo nhiệt lưu chảy xuôi trong cơ thể hắn, không ngừng cải tạo cường hóa thân thể hắn.- Chúc mừng ngài, ngài đã lấy được cường hóa hoạt lực +12, cường độ +3!Huyết tinh của biến dị thử vương hoàn toàn tan vào trong cơ thể Nhạc Trọng, trong thức hải của hắn liền truyền ra thanh âm dễ nghe kia.- Hoạt lực +12?

Hiệu quả của tinh hạch biến dị thử vương quả thật là cường hãn!Nhạc Trọng cảm ứng thân thể vừa trải qua cường hóa của hắn, trong xem o,n line t ạ i k,kt ru.y e n. co m- lòng vui vẻ.Sáu đại thuộc tính mỗi một chủng thuộc tính đều có tác dụng, hoạt lực tăng cường có thể làm thân thể hắn có năng lực khôi phục viễn siêu người thường.Tiểu Thanh vẫn luôn mê man cho tới chạng vạng, trong lúc mê man lông vũ trên thân thể nó bóc ra, sau đó lại dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được chậm rãi sinh trưởng, thân thể của nó cũng bắt đầu lớn hơn không ít.Khi toàn bộ linh vũ trên người tiểu Thanh đều thay đổi, thân thể của nó khẽ run lên, mở mắt vỗ cánh, bay lên tận trời, khuất dạng trong mây.- Có thể bay!

Nó rốt cục có thể bay!

Thật tốt quá!Nhìn thấy tiểu Thanh bay lên bầu trời, trong lòng Nhạc Trọng mừng như điên.Thanh Vũ Ưng chính là bá chủ không trung, tiểu Thanh là chim non chưa thể bay lượn, như vậy làm cho nó mất đi một trong những năng lực cường đại.

Tiểu Thanh có thể lên không bay lượn tương đương thế lực của Nhạc Trọng tăng cường thêm một binh chủng trên không trung.Tiểu la lỵ Diêu Diêu không biết đã chạy tới bên cạnh hắn từ lúc nào, nàng nhìn thấy tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời, trong đôi mắt to hiện lên tia sáng kỳ dị, không biết đang suy nghĩ chuyện gì.Tiểu Thanh ở trên không trung tùy ý bay lượn một vòng lúc này mới đáp xuống bên cạnh Nhạc Trọng, dùng đầu thân thiết cọ cọ hắn, tỏ vẻ hảo cảm.- Thanh Vũ Ưng ấu điểu biến dị 36 cấp, có được năng lực bay lượn cùng linh vũ cứng rắn!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn tiểu Thanh, một dòng tin tức xuất hiện trong thức hải của hắn, tiểu Thạch cắn nuốt tinh hạch của biến dị thử vương xong liền thăng lên 10 cấp, sức chiến đấu quả thật đã tăng trưởng hơn gấp bội.Tiểu la lỵ Diêu Diêu đứng bên cạnh Nhạc Trọng lặng lẽ đưa tay vuốt vuốt linh vũ của tiểu Thanh.Sau khi tiến hóa phản ứng của tiểu Thanh cực kỳ linh mẫn, mắt ưng như điện, liếc mắt nhìn Diêu Diêu, đôi cánh chụp qua, Diêu Diêu đã bị phiến bay ra xa năm sáu thước, bị lộng đến mặt xám mày tro.Thân là một trong những bá chủ không trung, tiểu Thanh cực kỳ kiêu ngạo, ngoại trừ chủ nhân Nhạc Trọng những người khác nó đều không cho chạm vào.

Chỉ khi nào Nhạc Trọng mệnh lệnh nó mới cho phép những người khác chạm tới nó.Diêu Diêu mặt xám mày trò bò lên, hung hăng trừng mắt nhìn tiểu ThanhTiểu Thanh cực kỳ ngạo kiều không thèm nhìn tiểu la lỵ, chỉ dùng đầu cọ cọ Nhạc Trọng tỏ vẻ thân thiết.Thoáng do dự một chút, Diêu Diêu đi tới cạnh Nhạc Trọng dùng thanh âm la lỵ khả ái nói:- Em muốn cưỡi nó bay lên trời một vòng!Nhạc Trọng cùng tiểu Thanh liếc mắt nhìn nhau, tiểu Thanh trực tiếp lắc đầu, nó không thích người khác ngoài Nhạc Trọng cưỡi lên người nó.

Sau khi nó bị Nhạc Trọng thuần phục, nghe nhân loại nói chuyện thời gian lâu dài tuy rằng miệng không thể nói nhưng có thể nghe hiểu được tiếng người.

Thú biến dị còn có linh tính trí tuệ vượt xa dã thú rất nhiều.Nhạc Trọng nhìn Diêu Diêu cười nói:- Nó không muốn, mà anh cũng không muốn miễn cưỡng nó!Diêu Diêu trừng mắt liếc Nhạc Trọng, tức giận phồng má bĩu môi nói một câu:- Ngạo khí cái gì?

Sau này em nhất định sẽ bắt một con chim to còn xuất sắc hơn nó!Nói xong Diêu Diêu chạy trốn không thấy bóng dáng.

Chương 169: Đại Nham trấnChỉnh sửa : kktruyen.comTiểu Thanh vỗ cánh bay tới đồng hoang, bắt đầu cắn nuốt thi thể chuột biến dị.

Bởi vì thi thể chuột biến dị có tới mấy ngàn con, không thể toàn bộ khiêng hết lên trên xe.Sau khi thu phục kho lương huyện Thượng Lâm, người sống sót hai căn cứ Thạch Mã trấn cùng Lũng Hải đều thở phào một hơi.Sau khi Từ Chính Cương quay về căn cứ, cũng được khen ngợi bằng miệng vài câu.

Đối với những chiến sĩ đã đầu phục dưới trướng Nhạc Trọng lại không nghe Lôi Thành hỏi thăm câu nào, điều này làm trái tim Lôi Thành băng giá không thôi, vì vậy cũng không đem chuyện những chiến hữu kia đi theo Nhạc Trọng hội báo cho Lôi Thành.Đại Nham trấn nằm về hướng đông Thạch Mã trấn, có một nhà máy sắt thép loại nhỏ, ở trong trấn có thật nhiều xí nghiệp gia công dựa vào nhà máy sắt thép kia.Một ngày một chiếc bộ binh chiến xa, bảy chiếc xe tải Đông Phong, năm chiếc xe Jeep, năm chiếc Đông Phong chở súng máy dừng lại trước Đại Nham trấn.- Mau xuống đây!

Con mẹ nó đám cặn bã các người mau lăn xuống cho lão tử!Dưới tiếng gầm lên giận dữ của Khổng Thiên Dự, từ bên trong bảy chiếc xe tải Đông Phong bước xuống gần trăm nam nhân áo quần rách rưới.Các đội viên đứng hai bên đoàn xe đều cầm súng tự động 79 thức trong tay, súng trường 03 thức nhìn chằm chằm vào những nam nhân bước xuống từ xe tải, trong mắt thoáng hiện vẻ khinh miệt.Các đội viên đi tới đem thật nhiều đại đao cùng tấm chắn ném tới trước người gần trăm nam nhân áo quần rách rưới kia.Nghề nguội tại Thạch Mã trấn tuy rằng không phát đạt bằng Đại Nham trấn, nhưng cũng có vài xưởng nhỏ chế tạo thái đao, những thanh đại đao cùng tấm chắn kia là do những xưởng nhỏ kia vừa sản xuất trong mấy ngày gần đây.Khổng Thiên Dự nhìn chằm chằm đám nam nhân áo quần rách rưới dữ tợn cười nói:- Nghe kỹ!

Chư vị cặn bã doanh, vốn dựa theo tội ác các ngươi phạm phải đã sớm nên bắn chết hoặc chém đầu.

Nhưng con người Nhạc đội nhân từ, chẳng những tha các ngươi một mạng, còn lãng phí lương thực quý giá cho các ngươi ăn uống no đủ.

Hiện tại là thời gian các ngươi phát huy tác dụng.

Lập tức cầm đại đao cùng tấm chắn dựa theo mệnh lệnh của chúng ta đi liệp sát tang thi, hiểu chưa?Dưới tiếng trách mắng của Khổng Thiên Dự, những tù phạm cặn bã doanh thoáng do dự cuối cùng nhặt lên cương đao cùng tấm chắn dưới đất, dưới họng súng uy hiếp, bọn hắn không cách nào phản kháng.Trăm người này là tù phạm mà Nhạc Trọng đưa vào cặn bã doanh.

Tuy rằng nhân số của tù phạm còn nhiều hơn số lượng đội viên đoàn xe, nhưng dưới uy hiếp của những khẩu súng máy cùng đủ loại súng ống, cho dù bọn hắn cầm cương đao cùng tấm chắn cũng không phải đối thủ của những đội viên kia.- Đều đi qua bên này!Theo tiếng trách mắng của Khổng Thiên Dự, tù phạm cặn bã doanh đều cầm lên cương đao cùng tấm chắn yên lặng tập hợp một bên đợi mệnh lệnh.Những đội viên còn lại thật thành thục tản ra, chuẩn bị sẵn súng ống.Từng đội viên nhanh chóng tiến lên, giơ cao búa đem một loạt đinh cắm xuống đất, sau đó buộc lên dây thép hình thành rào cản.- Đi đem những thứ kia dẫn dụ tới đây!Làm xong hết thảy chuẩn bị trước khi chiến đấu, Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Cốt trầm giọng ra lệnh.Linh hồn ma hỏa trong mắt Bạch Cốt chợt lóe, thân thể sái đầy máu tươi xông nhanh vào trong trấn.Bạch Cốt huy động cây búa trong tay giống như một cơn gió lốc chém giết tang thi trong trấn.Ngửi được mùi máu tươi x e m on-l-i,ne -t,ại, k-k tr uy e.n ..com nồng đậm trên người Bạch Cốt, tang thi trong trấn bắt đầu di động.

Nhưng khác với lúc tấn công Thạch Mã trấn, mấy ngàn con tang thi giống như bị một bàn tay vô hình dẫn dắt, từ khắp bốn phương tám hướng đi ra chậm rãi hội tụ cùng nhau, hướng cửa trấn lao tới.Bạch Cốt điên cuồng chém giết hơn mười con tang thi rốt cục thối lui về phía sau.Thi đàn quần áo rách rưới lảo đảo đi theo ra ngoài.- Tại sao không có tang thi tiến hóa?Nhìn thi đàn bình thường theo sau Bạch Cốt, Nhạc Trọng khẽ cau mày nghĩ thầm trong lòng.Nói chung tốc độ của tang thi tiến hóa cực nhanh, khi dẫn dụ thi đàn thì chúng luôn xông lên trước nhất.

Tang thi tiến hóa cũng có lực sát thương lớn nhất đối với đội viên của Nhạc Trọng, uy hiếp của chúng so với tang thi 1 càng lớn.- Tự do bắn tỉa!Nhạc Trọng nhìn thi đàn đi tới cách chừng trăm thước trầm giọng ra lệnh.Nhất thời tiếng súng nổ vang khắp nơi.Rất nhiều tang thi lập tức bị nổ bạo đầu, trực tiếp ngã xuống đất, sau đó bị tang thi phía sau giẫm đạp đi qua.Thực tế chiến đấu là huấn luyện tốt nhất, trải qua nhiều lần chiến đấu, tiêu hao thật nhiều viên đạn, đội ngũ Nhạc Trọng đã rèn luyện ra hai mươi mấy thần xạ thủ, trong vòng trăm thước dùng súng trường 03 thức bạo đầu đạt tới bảy thành.Những thần xạ thủ chủ yếu đều xuất thân từ binh lính chức nghiệp mà Nhạc Trọng mời chào, bọn họ từng trải qua huấn luyện bắn súng quân sự nghiêm khắc, đại đa số từng tham gia chiến đấu thu phục huyện Thanh Nguyên, trải qua chiến đấu tẩy lễ bọn họ biến chất thật nhanh.Ngoại trừ hai mươi mấy thần xạ thủ, hiệu quả những xạ thủ khác cũng không quá rõ ràng.Tang thi đã hình thành thi đàn đại quy mô, những tang thi bị bạo đầu té ngã trên mặt đất, bên trong thi triều không nhấc nổi gợn sóng, căn bản không thể ngăn cản bước tiến của thi đàn.Tù phạm cặn bã doanh nhìn thấy thi đàn chậm rãi đẩy mạnh, trong mắt mỗi người đều tràn ngập kinh hãi.

Bọn hắn ức hiếp vũ nhục nhân loại thì thật tài giỏi, nhưng nhìn thi đàn cuồn cuộn như vậy thật sự chưa từng trực tiếp đối mặt bao giờ.Thi đàn rậm rạp tạo cho người ta cảm giác giết mãi không hết, làm người ta vừa thấy liền tràn ngập cảm giác sợ hãi cùng vô lực hoàn toàn.Trên mặt đất đi thông ra cửa trấn bị người của Nhạc Trọng giăng đầy những dây thép ngăn cản bên dưới.Những tang thi bình thường khi đi ngang qua chỗ dây thép ngăn cản, lập tức bị té ngã trên đất, những tang thi phía sau lại tiếp tục giẫm lên thân thể chúng đi tiếp tới trước, trong lúc không ngừng giẫm đạp những con tang thi té ngã đều bị đạp thành thịt vụn.Những dây thép kia tồn tại chẳng khác gì tầng tầng cắt lên thi đàn, chỉ trải qua những dây thép kia đã có mấy trăm con tang thi bị chính những con khác giẫm thành thịt nát.Nhưng tang thi thật sự là quá nhiều, những dây thép kia thật nhanh bị chúng dùng thi thể áp đảo san bằng.

Những con tang thi còn lại giẫm lên thi thể đồng bọn tiếp tục đi tới.Nhìn thấy thi đàn không ngừng tiếp cận, áp lực trong lòng mọi người không ngừng gia tăng.Đội viên của Nhạc Trọng còn hoàn hảo một chút, bọn họ đã trải qua nhiều lần đối chiến với tang thi.

Nhưng sắc mặt của tù phạm cặn bã doanh đều trắng bệch, thân thể run rẩy, tưởng tượng tới cảnh phải chém giết với thi đàn bọn hắn đều run rẩy sợ hãi tột cùng.- Toàn lực nổ súng!Khi thi đàn đến gần đội ngũ chừng ba mươi thước Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh.Trong tích tắc hỏa lực nổ vang, vô số viên đạn hóa thành màn mưa đem thi đàn khổng lồ bao phủ, chẳng khác gì cắt ngang lúa mạch ngã rạp trên mặt đất.- Ngừng!Bắn không bao lâu, Nhạc Trọng lại quát.Dưới mệnh lệnh của hắn, toàn bộ hỏa lực đều dừng lại.Thế lực của hắn hiện tại còn chưa chế tạo được đạn dược, không thể tái sử dụng, toàn bộ đều nhờ tồn kho, càng dùng càng thiếu thốn, nếu không tiết kiệm rất nhanh sẽ tiêu hao sạch sẽ.

Chương 170: Tiểu Thanh hung uyChỉnh sửa : kktruyen.comHỏa lực ngừng lại, Nhạc Trọng nhìn vào cửa trấn chỉ thấy ở phương hướng đó vẫn rậm rạp thật nhiều tang thi.Bên trong Đại Nham trấn liên tục xuất hiện tang thi bình thường, không hề có chút xu thế muốn ngừng lại.- Tại sao lại có nhiều tang thi tới như vậy?Nhạc Trọng nhìn tang thi trào ra từ trong Đại Nham trấn, chau mày.Tang thi thường phân bố trong cả trấn, lần trước Nhạc Trọng dẫn người tấn công Thạch Mã trấn mỗi lần Bạch Cốt dẫn quái cũng chỉ dẫn ra mấy trăm con tang thi, như vậy liền d tiêu diệt sạch sẽ sau đó lại tiếp tục dẫn dụ ra ngoài.

Chiến đấu như thế sẽ cực kỳ an toàn, chỉ cần tang thi không hình thành thi đàn, đối với đội ngũ võ trang đầy đủ như của hắn căn bản không thể tạo thành uy hiếp.Ngoại trừ đàn tang thi trào ra từ trong Đại Nham trấn, đám tang thi bị súng ống bắn phá té ngã trên mặt đất cũng đều chậm rãi bò lên, lảo đảo đi về hướng đội ngũ Nhạc Trọng.Nếu muốn giải quyết tang thi, phương pháp tốt nhất chính là đánh bạo đầu của bọn chúng, ngoài ra căn bản không thể giết chết được chúng.

Đây là địa phương khó tiêu diệt của tang thi, nếu nhân loại bị súng đạn bắn trúng cho dù không chết cũng sẽ mất sức chiến đấu.- Đội viên tiểu đội cận chiến thứ nhất, theo tôi lên!Nhạc Trọng ra mệnh lệnh, dẫn đầu mang theo một tiểu đội chừng mười hai người mặc áo giáp rắn nước biến dị, trong tay cầm Đường đao hướng thi đàn vọt tới.Nếu có đủ bộ hạ cường hãn, Nhạc Trọng sẽ không để ý đứng bên ngoài chỉ huy chiến đấu.

Nhưng trước mắt binh lực của hắn thật sự là thiếu hụt, mỗi một đội viên tinh anh đều là của cải quý giá, hắn nhất định phải dẫn họ cùng nhau chiến đấu, mang cho bọn họ dũng khí, hơn nữa ở thời điểm nguy cấp cứu bọn họ một mạng.Nhạc Trọng, Bạch Cốt cùng tiểu đội cận chiến thứ nhất xâm nhập vào bên trong thi đàn, chợt giống như một thanh đao nhọn cắt lên đàn tang thi, những nơi đao nhọn đi qua toàn bộ tang thi đều bị chém đứt đầu.Chiến sĩ tiểu đội cận chiến đều là cường hóa giả, phương hướng cường hóa chủ yếu của bọn họ chính là lực lượng cùng thể lực, bởi vậy sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ cùng lâu dài, chỉ chốc lát đã có hơn trăm con tang thi bị bọn họ chém rụng đầu.Nhưng tang thi liên tục tràn ra từ bên trong Đại Nham trấn, bọn họ giết mãi không hết, cho dù họ là cường hóa giả thực lực mạnh mẽ nhưng đối mặt với thi đàn rậm rạp vẫn không tự chủ được sản sinh ra cảm giác vô lực.- Tiểu đội thứ nhất triệt!Nhạc Trọng chém giết tang thi một trận, hướng tiểu đội thứ nhất ra lệnh.

Nếu còn tiếp tục chiến đấu, chỉ sợ đội viên tiểu đội thứ nhất đều tiêu hao tại nơi này.Tang thi từ trong Đại Nham trấn tràn ra càng ngày càng nhiều, mà tiểu đội chỉ có mười hai người, đối mặt với thi hải hơn ngàn con cho dù bọn họ có áo giáp rắn nước biến dị hộ thân nhưng một khi bị vây quanh chỉ còn con đường chết.Mỗi đội viên đội thứ nhất đều là cường hóa giả 7 cấp trở lên, là chiến sĩ tinh anh mà Nhạc Trọng cực kỳ bảo bối, tận tâm bồi dưỡng, hao tổn một người sẽ làm hắn thập phần đau lòng.Nhận được mệnh lệnh các chiến sĩ nhanh chóng thối lui về phía sau.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đi đoạn hậu chém giết thêm một trận mới lui ra sau.Đúng lúc này thi đàn đột nhiên tách ra, bảy con tang thi 2, tám con 12, ba mươi sáu con 1, bốn mươi ba con 11 tạo thành thi đàn tiến hóa hướng Nhạc Trọng vọt tới.- Tiêm đao doanh!

Bên trong tang thi cũng xuất hiện kẻ chỉ huy sao?Nhạc Trọng nhìn thấy gần trăm con tang thi tiến hóa tạo thành tang thi chiến đội, trong lòng trầm xuống.Lần trước khi Nhạc Trọng tấn công Thạch Mã trấn, toàn bộ tang thi chỉ hành động theo bản năng, x em on lin e tạ.i kktru y-e-n .c om cho dù số lượng đông đảo nhưng vẫn bị hắn lợi dụng máu tươi câu dẫn, tiêu diệt từng nhóm.

Những con tang thi tiến hóa phân bố rải rác các nơi trong trấn, nhưng lần này chẳng những toàn bộ tang thi bình thường đều bị tập trung lại, ngay cả tang thi tiến hóa cũng bị tập trung, hiển nhiên ở sau lưng tang thi có một con tang thi chỉ huy có thể đem toàn bộ tang thi kết hợp lại.Nhạc Trọng nhìn thấy thi đàn tiến hóa, thân hình chợt lui, một ngón tay chỉ ra, ma pháp trận trống rỗng xuất hiện, một đoàn quả cầu lửa cắt qua hư không hướng một con 12 oanh tới.Đoàn cầu lửa oanh lên đầu con 12, trực tiếp oanh ra một động lớn cháy đen cỡ nắm tay.

Nó vô lực ngã trên mặt đất, cho dù làn da nó cứng rắn thế nào cũng không thể ngăn cản quả cầu lửa oanh kích.Về phần bảy con tang thi 2, nếu chúng nó không đến gần người với khả năng của Nhạc Trọng hiện tại căn bản không thể đánh chết chúng.

Bảy con tang thi 2 giống như quỷ ảnh từ bốn phương tám hướng nhắm ngay hắn vọt tới.

Tốc độ của chúng cực nhanh, hành động mơ hồ, dù thần xạ thủ trong đội ngũ cũng không thể nắm bắt được vị trí của chúng nó.

So sánh với tang thi 12, tang thi 2 giống như u linh càng uy hiếp nhân loại lớn hơn nữa.Nhạc Trọng đột ngột thối lui, đồng thời quát lớn:- Tiểu Thanh!Từ trên bầu trời, một đạo thanh sắc thân ảnh nhanh như tia chớp vọt xuống, hướng một con tang thi 12 tấn công, móng vuốt sắc bén trực tiếp đem đầu của nó cắt xuống.Một kích xử lý con tang thi S2 chính là Thanh Vũ Ưng ấu điểu của Nhạc Trọng.Một kích xử lý một con S2, tiểu Thanh vỗ cánh bay lên, lại tấn công một con S2 khác, móng vuốt sắc bén trảo xuống, trực tiếp đem đầu một con khác cắt xuống.Sau khi tiến hóa thành ưng, tiểu Thanh đã bắt đầu hiển lộ hung uy bá chủ không trung của nó, cho dù tang thi S2 cũng không chống đỡ nổi một lần tấn công.

Mỗi lần tấn công tiểu Thanh đều có thể xử lý một con S2, tang thi S2 không hề tạo thành chút uy hiếp nào với tiểu Thanh, cho dù sức lực có lớn bao nhiêu nhưng nếu không thể bay lượn thì hoàn toàn vô dụng.Ở một bên khác, bảy con tang thi S2 như hình với bóng đuổi theo Nhạc Trọng, giống như u linh đến gần sát bên người hắn.Hàn quang trong mắt hắn chợt lóe, nháy mắt phát động ảnh bộ, đồng thời tốc độ bỗng dưng bùng nổ, bước ra một bước nhanh như lợi kiếm vọt tới trước người một con tang thi S2, một đao vẽ ra từng đạo quỹ tích huyền ảo chém lên đầu một con tang thi S2, trực tiếp đem đầu nó chém bay.Chém giết xong con tang thi S2, hắn lại giống như quỷ mị cơ hồ không hề ngừng nghỉ một khắc nào, thân hình chợt hiện, ánh đao chớp động, lại thêm một đầu lâu của con khác phóng lên cao, chỉ trong vài lần hô hấp toàn bộ đã bị hắn chém giết hầu như không còn.- Thật mạnh!

Thật không hổ là Nhạc đội!Khổng Thiên Dự nhìn thấy Nhạc Trọng cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã giết chết bảy con tang thi S2, trong lòng hưng phấn cảm thán.

Hắn cũng là cường hóa giả, nhưng cho dù đối mặt một con tang thi S2 cũng chưa chắc giết được nó tốc độ của tang thi S2 thật sự quá nhanh.

Nhưng Nhạc Trọng có thể trong vài lần hô hấp đã giết chết bảy con, thực lực này hắn không cách nào so sánh.- Chúc mừng ngài thăng lên 32 cấp, đạt được hai điểm kỹ năng cường hóa!Chém giết bảy con tang thi S2, từng đoàn linh quang dung nhập vào trong cơ thể, một thanh âm thăng cấp dễ nghe liền vang lên trong thức hải Nhạc Trọng.

Chương 171Chỉnh sửa : kktruyen.com- Cường hóa nhanh nhẹn, thể lực!Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra lựa chọn.

Nếu không phải hắn luôn luôn cường hóa nhanh nhẹn, tuyệt đối không thể dễ dàng đem bảy con tang thi 2 chém giết.Nhạc Trọng nhanh chóng đem toàn bộ đồ vật tuôn ra từ thi thể bảy con tang thi 2 thu thập, sau đó nhanh chóng chạy về trận địa.Trước mặt hắn còn có thật nhiều tang thi S1, S2, L1 cùng rậm rạp tang thi bình thường, cho dù hắn cường thịnh bao nhiêu nhưng nếu bị thi đàn vây công cũng chỉ còn con đường chết.- Ma pháp công kích!Nhạc Trọng quay về trận địa, chợt ra lệnh.Hắn từng đem một ít kỹ năng thư ma pháp cấp 1 thành lập một tiểu đội mười cường hóa giả chuyên dùng ma pháp đối chiến.Trong tiểu đội ma pháp này có Lộ Văn, Quách Vũ, Trần Dao cùng một ít chiến sĩ nam giới có tinh thần lực cao.

Mỗi một sức chiến đấu ở trong cuối thời thập phần quý giá, vì tiết kiệm tiêu hao đạn dược ngay cả tiểu đội chỉ có thể sử dụng một lần ma pháp cũng bị kéo lên chiến trường.Quách Vũ, Lộ Văn cùng Trần Dao các nàng bắt đầu phát động kỹ năng, niệm chú ngữ khởi động ma pháp.

Một nhóm ma pháp trận trống rỗng xuất hiện, bắt đầu ngưng tụ ma pháp.- Toàn lực nổ súng!Nhạc Trọng lớn tiếng quát.

Uy lực của ma pháp kỹ năng trong Thần Ma hệ thống thật lớn, nhưng thời gian phát động lại khá lâu, trong khoảng thời gian đó hắn phải ngăn chặn được thế công của thi đàn.Nhạc Trọng vừa hạ lệnh, các loại hỏa lực lập tức nổ súng, màn đạn kim loại có thể dập nát hết thảy lại hướng thi đàn thổi quét tới.Bên trong màn đạn kim loại dày đặc, những con tang thi S1,L cùng tang thi bình thường ngã rạp, chỉ còn sót lại vài con S2 giống như kim cương bất bại, gánh vác lên mưa đạn tiếp tục đi tới.

Vô số viên đạn bắn trúng người bọn chúng lại bị văng ra, không gây thương tổn được chúng mảy may.

Chỉ có loại đạn súng máy hạng nặng 12.7mm oanh lên người bọn chúng mới mở ra được lỗ thủng, đem chúng ng u ồn : ,k k,t.r-uy e-n. c om oanh bay xuống đất.Loại đạn súng máy hạng nặng 12.7 mm có thể đem xe Jeep cùng một ít xe thiết giáp loại nhẹ xé thành nát vụn, đồng thời còn chưa lực đánh cường đại, ngay cả tang thi S2 cũng không thể nào ngăn cản.- Ngừng bắn!Nhạc Trọng nhìn thấy thi đàn tiến hóa bị oanh té trên mặt đất, lại lớn tiếng hạ lệnh.Các loại hỏa lực lập tức ngừng lại.Hỏa lực vừa ngừng lại, bên trong trấn tiếp tục tràn ra tang thi bình thường hình thành thi đàn tiếp tục xông tới.Đồng thời những con tang thi tiến hóa bị đạn bắn trúng cũng lảo đảo đứng trở lên.Xương cốt của những con tang thi tiến hóa so với tang thi bình thường cứng rắn hơn rất nhiều, ngoại trừ bạo đầu chúng nó bằng không rất khó diệt sát được chúng.Bốn con tang thi S2 lại đứng lên, chẳng khác gì ác ma đi nhanh tới trận địa phía trước.

Vừa rồi súng máy hạng nặng chỉ bắn ngã chúng xuống đất, không giết chết được chúng.

Nếu muốn đem chúng giết chết chỉ có thể bạo đầu, hoặc tạc chúng tan xương nát thịt.

Chỉ có hơn mười con tang thi tiến hóa bị màn đạn dày đặc xử lý, chỉ do vận khí chúng không tốt, đã trực tiếp bị bạo đầu tại chỗ.Lúc này Quách Vũ, Lộ Văn các nàng đã niệm chú xong, quả cầu lửa, băng chùy, gai độc từ trong ma pháp trận bay ra, oanh thẳng lên trong thi đàn tiến hóa, nhất thời đem tám con tang thi tiến hóa lập tức xử lý. ikienthuc.org- Tiểu đội cận chiến thứ hai cùng thứ ba theo tôi lên!Nhạc Trọng hét lớn một tiếng, dẫn hai mươi bốn đội viên mặc áo giáp rắn nước tiến thẳng về nhóm tang thi tiến hóa còn lại.Uy lực kỹ năng ma pháp thật lớn nhưng hạn chế cũng lớn.

Quách Vũ các nàng vừa phóng ra một vòng ma pháp, ngày hôm nay đã không thể tiếp tục phóng ra thêm lần nào nữa, trừ phi các nàng có thể thăng lên 10 cấp kỹ năng cường hóa hoặc là đi tới chuyển chức thần điện chuyển chức trở thành ma pháp sư.Nhạc Trọng dẫn theo hai mươi bốn đội viên cầm Đường đao trong tay hung hăng xông vào chém giết đàn tang thi tiến hóa còn lại.Hàn quang trong mắt hắn lóe lên, tiến lên một bước dài nhanh như quỷ mị xuất hiện trước người một con S2, tay xuất gai độc trực tiếp hướng ngay đầu nó bắn tới.Phanh một tiếng nổ, ngay trán con S2 liền hiện ra một lỗ máu, vô lực té trên mặt đất.Ở một bên con S2 khác nhìn thấy Nhạc Trọng, một quyền như thái sơn oanh thẳng về phía hắn.Thân hình hắn chợt nhoáng lên, dễ dàng tránh thoát, lại xông tới trước người nó vung lên gai độc trực tiếp bạo đầu con S2 kia.Ngay trong lúc Nhạc Trọng xử lý hai con tang thi S2, trên bầu trời tiểu Thanh liên tục phát ra hai lần công kích, trực tiếp đem hai con S2 còn lại giải quyết, toàn bộ tang thi S2 chẳng khác gì ác ma đã bị một người một thú toàn bộ giết chết.Trên chiến trường, hai mươi bốn cường hóa giả còn lại cũng cùng nhóm tang thi L1 đấu kịch liệt.Thỉnh thoảng có đội viên bị một quyền của tang thi L1 oanh trúng, bay ngược ra sau mấy thước, phun ra máu tươi.

Cũng có đội viên bị tốc độ cực nhanh của tang thi L1 đánh trúng thân thể, ngoài ra đều bị tiểu đội cận chiến dùng Đường đao chém rụng đầu.- Đồ chó hoang!

Đi chết cho lão tử!Khổng Thiên Dự phát động kỹ năng cự lực cuồng bạo, cầm Đường đao trong tay hung hăng chém tới, dưới kỹ năng cự lực thêm vào, trực tiếp đem một con L1 chém bay.Khổng Thiên Dự vừa chém giết một con L1, bên cạnh hắn lại thêm một con L1 vừa trảo lên bờ vai hắn.- Súc sinh chết tiệt!

Đi chết cho lão tử!Khổng Thiên Dự cười dữ tợn, chém ngược một đao, trực tiếp đem đầu con tang thi L1 chém rụng.Lực phòng ngự của áo giáp rắn nước thật kinh người, tang thi 1 ngoại trừ trảo trúng khuôn mặt Khổng Thiên Dự, nếu không không gây ra được vết thương trí mạng.So sánh với tang thi S1, tang thi L1 càng uy hiếp lớn hơn, nếu không cẩn thận sẽ bị chúng đánh té xuống đất.Ỷ vào mình có áo giáp rắn nước bảo hộ, Khổng Thiên Dự hung hãn hướng mấy con tang thi tiến hóa xông lên, dưới năng lực cự lực cuồng bạo của hắn, dù là tang thi 11 có khung xương cứng rắn hắn cũng có thể một đao chặt đứt đầu đối phương.Những cường hóa giả không có kỹ năng đối phó với tang thi S1 có thể thông qua phương thức lấy thân thể làm mồi, dùng tổn thương đổi tổn thương chém giết chúng, nhưng đối mặt cùng tang thi L1 phải vô cùng cố hết sức, cho dù có Đường đao trong tay cũng phải chém thật nhiều lần mới có thể đem đầu tang thi L1 chém đứt.Không ít đội viên chém một đao lên đầu tang thi L1, nhưng ngược lại bị chúng một quyền đánh trọng thương.

Nếu không nhờ áo giáp rắn nước đủ cứng rắn, giảm bớt không ít lực đạo, chỉ sợ bọn họ không chết cũng phải hấp hối.Nhưng mất đi trợ lực của tang thi S2 cực mạnh, lại có Nhạc Trọng, Bạch Cốt cùng tiểu Thanh gia nhập chiến đấu, những con tang thi tiến hóa rất nhanh đã bị quét sạch không còn.

Nhạc Trọng cũng có năm tên đội viên bị thương không còn sức chiến đấu, là do tang thi L1 phản kích làm họ bị trọng thương.Tang thi tiến hóa cũng không phải tầm thường, mỗi một con đều có thực lực bất phàm, đặc biệt tang thi tiến hóa theo phương hướng khí lực, nếu không có áo giáp rắn nước bảo hộ, đội viên của Nhạc Trọng ít nhất sẽ có hơn phân nửa nhân số bị lây nhiễm, nhưng nhờ có áo giáp bảo vệ nên chỉ có năm tên chiến sĩ bị thương.

Chương 172: Trận chiến mở màn của cặn bã doanhChỉnh sửa : kktruyen.com- Triệt!Thủ tiêu xong đám tang thi tiến hóa, Nhạc Trọng thu thập đồ vật từ thi thể chúng tuôn ra lập tức dẫn theo đội viên ch,ỉ nh- s ửa bởi .k kt,r,u-yen,.,co-m thối lui về phía sau.Trên bầu trời, tiểu Thanh không ngừng tiến công, đem đầu lâu từng con tang thi trảo xuống không ngừng, không có một con tang thi nào đủ sức ngăn trở một lần công kích của nó.Đàn tang thi tiến hóa bị Nhạc Trọng dẫn người tiêu diệt, nhưng tang thi bình thường vẫn liên tục tràn ra cửa trấn không ngừng, chưa từng ngừng lại giây phút nào.Hơn năm ngàn con tang thi trong Đại Nham trấn dưới một bàn tay chỉ huy vô hình tập hợp liên tục tràn ra bên ngoài.Vừa rồi Nhạc Trọng liên thủ cùng bộ đội của hắn cũng chỉ thủ tiêu hơn sáu con tang thi, chỉ đạt tới một phần mười số lượng tang thi trong Đại Nham trấn.Trên đường đi vào cửa trấn, thi thể tang thi chồng chất khắp nơi, nhưng thi đàn khổng lồ hơn bốn ngàn con vẫn nghiền áp về hướng trận địa.Nhìn thi đàn chẳng khác gì nước thủy triều, có thể nghiền áp dập nát hết thảy, làm cho người ta sản sinh áp lực tâm lý vô cùng nặng nề.Nhạc Trọng cùng đội viên lần đầu tiên đối mặt với nhiều tang thi tới như vậy, trong lòng sản sinh áp lực không nhỏ.

Hơn một lần khi tấn công Thạch Mã trấn, Nhạc Trọng đối mặt cùng mấy trăm con tang thi hình thành thi đàn, cho dù lặp lại nhiều lần thi đàn nhưng hắn vẫn không hề có chút chật vật, toàn bộ đều bị hắn dễ dàng nghiền thành nát vụn.Nhưng áp lực thi đàn mấy ngàn con cùng mấy trăm con không thể đem ra so sánh, cho dù thực lực nhóm người Nhạc Trọng mạnh mẽ nhưng đối mặt với số lượng khổng lồ như vậy cũng không mang tới cho bọn họ cơ hội hòa hoãn nghỉ ngơi được chút nào.Thanh âm tiếng súng rải rác chưa từng ngừng lại, thần xạ thủ không hề ngừng nghỉ hành động bắn tỉa của mình giây phút nào.

Từng con tang thi bị bạo đầu, nhưng không cách nào ngăn chặn tốc độ đẩy mạnh của thi đàn.- Xem ra lần này cần xuất huyết nhiều!Nhạc Trọng nhìn thi đàn khổng lồ vọt tới, trong mắt thoáng hiện nét bất đắc dĩ, thầm nghĩ trong lòng.- Toàn lực nổ súng!Nhạc Trọng nhìn thi đàn càng ngày càng gần, lớn tiếng ra lệnh.Nương theo sau mệnh lệnh của Nhạc Trọng, đủ loại hỏa lực trút xuống thi đàn, vô số viên đạn hình thành mưa kim loại hướng thi đàn rậm rạp thổi quét tới.Nhạc Trọng nhìn thi đàn bị bắn phá té ngã thất linh bát lạc, trầm giọng ra lệnh:- Ngừng bắn!

Cặn bã doanh xông lên!Hắn nhất định lưu lại thể lực cho đội viên cận chiến dùng ứng phó tình huống ngoài ý muốn phát sinh, người của cặn bã doanh tồn tại mang theo tác dụng như thế.Tù phạm cặn bã doanh nhìn tang thi rậm rạp trước mặt, thân thể lạnh run, đều co đầu rụt cổ.Khổng Thiên Dự giận dữ cầm Đường đao trong tay hướng nhóm tù phạm rống lớn:- Con mẹ nó!

Đám cặn bã các ngươi!

Đều lên cho lão tử!

Bằng không lão tử chém đầu của các ngươi!Các đội viên đều cầm súng chỉ vào nhóm tù phạm, ánh mắt băng sương, chỉ cần bọn hắn dám lộn xộn thì mưa đạn sẽ đem bọn hắn xé thành phấn vụn.- Tôi đếm ba lần, người nào không xông lên, tất cả chém!- Ba!- Hai!- Một!Trong mắt Khổng Thiên Dự thoáng hiện hàn quang, nhìn nhóm tù phạm yếu đuối không dám tiến lên, liền tiến một bước đem một tên tù phạm chém ngã trên mặt đất, máu tươi văng khắp nơi, hắn lại dùng một cước giẫm lên lưng tên kia, đem đầu của hắn chặt bỏ, sau đó vô cùng hung hãn trừng mắt nhìn nhóm tù phạm cặn bã doanh.- Xông lên ah!Bị Khổng Thiên Dự trừng mắt hung hãn, trong lòng nhóm tù phạm cặn bã doanh sợ hãi, bị cái chết uy hiếp nắm chặt cương đao cùng tấm chắn trong tay hướng thi đàn vọt tới.- A!!!Một gã tù phạm cặn bã doanh cầm cương đao vọt tới trước người tang thi, một đao đem đầu của nó chém xuống.Những tang thi bình thường này bị siêu vi trùng lây nhiễm biến dị, hành động chậm chạp, xương cốt yếu ớt, chỉ cần dùng gậy gỗ nặng một chút liền có thể đem đầu lâu đánh gãy, càng không cần nói tới đại đao cứng rắn.Nhóm tù phạm có kẻ hung hãn, có kẻ yếu đuối, vừa vọt được nửa đường đã bị hình dáng khủng bố của tang thi dọa bể mật xoay người bỏ chạy.Phanh!

Phanh!Theo tiếng súng vang, đầu của những kẻ chạy trốn liền mở một lỗ thủng, máu tươi tràn ra, vô lực ngã trên mặt đất.Khổng Thiên Dự gầm rú thật lớn:- Kẻ chạy trốn giết chết không tha!Lui ra sau hẳn phải chết, đi tới giết địch còn có con đường sống, bị tử vong uy hiếp, nhóm tù phạm cặn bã doanh cầm lá chắn cùng đại đao, hai mắt đỏ đậm, điên cuồng hướng đàn tang thi còn sót lại phóng qua không ngừng chém giết.Tiềm lực con người thật lớn, chỉ cần khắc phục sợ hãi đàn tang thi rải rác căn bản không phải địch thủ của bọn họ.Tang thi bình thường không ngừng bò lên, thật nhiều tang thi vừa đứng dậy liền bị nhóm tù phạm chém giết.Tù phạm cặn bã doanh hơn trăm người, sau khi bị kích thích tâm huyết biến thành cực kỳ hung hãn.Trong đó một gã tù phạm thân cao 1m90 thật nổi bật, tay hắn cầm thanh cương đao, giống như mãnh hổ, tù phạm khác giết được hai con tang thi thì hắn đã giết năm con tang thi.- Để cho bọn họ lui lại!Nhạc Trọng nhìn thấy nhóm tù phạm xung phong liều chết một phen, sau đó nhìn Khổng Thiên Dự ra lệnh.Thể lực con người luôn sẽ có hạn chế, những tù phạm kia sau một trận xung phong liều chết thể lực đã tiêu hao rất nhiều, nếu còn để họ tiếp tục chiến đấu chỉ sợ toàn bộ bọn họ đều chết tại nơi này.Dân cư trong cuối thời là tài nguyên thập phần trân quý, tù phạm đều là nam tử tráng niên, tuy rằng bọn hắn có chết cũng chưa hết tội nhưng Nhạc Trọng cũng không muốn dễ dàng lãng phí tính mạng của bọn họ.Khổng Thiên Dự rống lớn nói:- Cặn bã doanh, rút lui!Nghe được lệnh lui lại, đám tù nhân trong cặn bã doanh lúc này nhao nhao vứt bỏ tấm chắn, đao thép quay đầu chạy vào trong trận địa.

Bọn họ xung phong liều chết một hồi cũng tiêu diệt hơn ba trăm đầu tang thi, mỗi một người thể đều tiêu hao không ít thể lực, theo thời gian chuyển dời thì phản kích khi đi vào tuyệt lộ còn đáng sợ hơn rất nhiều.Khổng Thiên Dự nhìn qua tù phạm của cặn bã doanh và hét lớn:- Đều tới nơi này ôm đầu ngồi xổm xuống!

Ai dám chạy loạn thì xử bắn tại chỗ!Nếu như mặc cho đám tù phạm cặn bã doanh này chạy loạn, chỉ sợ chẳng những bọn chúng thừa cơ bỏ chạy, còn có thể tiến hành trùng kích bộ đội của Nhạc Trọng.Trong tiếng gào thét quát lớn và súng pháo của Khổng Thiên Dự uy hiếp, đám tù nhân cặn bã doanh lúc này trung thực chạy tới vị trí mà Khổng Thiên Dự chỉ định ngồi xổm ôm đầu của mìnhBa gã thành viên lệ thuộc đội chiến đấu đi tới nơi này, kéo ra hai mươi ba tên tù phạm bị thương ra ngoài xử bắn tại chỗ.Tiếng súng vang dội dọa phá gan đám tù phạm nơi này, bọn họ lúc này thành thành thật thật ngồi xổm ôm đầu tại chỗ.Tang thi bình thường nếu không hình thành uy thế bầy đàn thì căn bản không phải đối thủ của nhân loại bình thường.

Uy hiếp lớn nhất của chúng chính là lây nhiễm virus.

Tù phạm trong cặn bã doanh xung phong liều chết chỉ có mấy người bị tang thi ăn thịt, tỷ lệ tử vong lớn nhất chính là bị tang thi làm bị thương, sau khi bị lây thì bị người của Nhạc Trọng xử bắn.

Chương 173: Đánh vào trong trấnChỉnh sửa : kktruyen.comKhổng Thiên Dự rống lớn nói:- Cặn bã doanh, rút lui!Nghe được lệnh lui lại, đám tù nhân trong cặn bã doanh lúc này nhao nhao vứt bỏ tấm chắn, đao thép quay đầu chạy vào trong trận địa.

Bọn họ xung phong liều chết một hồi cũng tiêu diệt hơn ba trăm đầu tang thi, mỗi một người thể đều tiêu hao không ít thể lực, theo thời gian chuyển dời thì phản kích khi đi vào tuyệt lộ còn đáng sợ hơn rất nhiều.Khổng Thiên Dự nhìn qua tù phạm của cặn bã doanh và hét lớn:- Đều tới nơi này ôm đầu ngồi xổm xuống!

Ai dám chạy loạn thì xử bắn tại chỗ!Nếu như mặc cho đám tù phạm cặn bã doanh này chạy loạn, chỉ sợ chẳng những bọn chúng thừa cơ bỏ chạy, còn có thể tiến hành trùng kích bộ đội của Nhạc Trọng.Dưới gào thét quát lớn và súng pháo của Khổng Thiên Dự uy hiếp, đám tù nhân cặn bã doanh lúc này trung thực chạy tới vị trí mà Khổng Thiên Dự chỉ định ngồi xổm ôm đầu của mìnhBa gã thành viên lệ thuộc đội chiến đấu đi tới nơi này, kéo ra hai mươi ba tên tù phạm bị thương ra ngoài xử bắn tại chỗ.Tiếng súng vang dội dọa phá gan đám tù phạm nơi này, bọn họ lúc này thành thành thật thật ngồi xổm ôm đầu tại chỗ.Tang thi bình thường nếu không hình thành uy thế bầy đàn thì căn bản không phải đối thủ của nhân loại bình thường.

Uy hiếp lớn nhất của chúng chính là lây nhiễm virus.

Tù phạm trong cặn bã doanh xung phong liều chết chỉ có mấy người bị tang thi ăn thịt, tỷ lệ tử vong lớn nhất chính là bị tang thi làm bị thương, sau khi bị lây thì bị người của Nhạc Trọng xử bắn.- Tiểu đội cận chiến thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ tư xông lên!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn qua đám tang thi trước mặt, rốt cục phát động lệnh tổng công kích.Cường giả tiểu đội cận chiến các nơi nhao nhao tụ tập sau lưng Nhạc Trọng, phát động công kích với đám tang thi còn sót lại.Tiểu đội cận chiến ở gần cũng không phải tất cả đội viên đều có cầm Phảng Chế Đường Đao là sản phẩm của hệ thông thần ma, mà không ít chiến sĩ cầm đại khảm đao bằng thép sản xuất từ Thạch Mã Trấn.

Những Đại Khảm Đao này chém tang thi cũng vô cùng nhẹ nhõm, khuyết điểm duy nhất là không nhận được cường hóa.Những tiểu đội còn lại xâm nhập vào đám tang thi còn lại, điên cuồng chém giết những tang thi còn sót lại.Nhạc Trọng càng cùng bạch cốt xung phong ngựa lên trước, vẫn như chỗ không người, không có một đầu tang thi nào chống đỡ được một kích của hắn.Tiểu đội cận chiến gần đó gia nhập chiến đoàn của Nhạc Trọng thì tang thi còn sót lại bị chém giết như cắt đậu hủ, không ngừng tử vong.Trong quân của Nhạc Trọng có một đám thần xạ thủ, dùng phương thức bắn tỉa thanh lý những tang thi tiếp xúc với bộ đội của Nhạc Trọng.Trước khi tiểu đội cận chiến tiêu hao hết thể lực, Nhạc Trọng lúc này cũng chém giết những tang thi còn sót lại.

Nhưng mà mỗi một tiểu đội cận chiến tiêu hao quá nhiểu thể lực, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.- Rốt cục thắng lợi!Sau khi chém giết xong con tang thi cuối cùng, Nhạc Trọng cũng chậm rãi buông lỏng một hơi.Những tang thi này cũng không được, nhưng mà trải qua mấy lần làn đạn bao trùm thì số lượng vẫn nhiều tới ngàn đầu, Nhạc Trọng dẫn đầu tiểu đội cận chiến dốc sức liều mạng mới có thể thanh lý nơi này, nhưng mà thể lực của bọn họ cũng tiêu hao nghiêm trọng.

Dù sao nhân số của bọn họ cũng quá ít.- Lúc này đúng là quá khinh địch rồi.Nhạc Trọng nhìn qua những đội viên cận chiến mệt mỏi đổ mồ hôi như mưa thì cau mày nói ra.Lúc này đây Nhạc Trọng chỉ mang theo một nửa tinh nhuệ của Thạch Mã Trấn tấn công Đại Nham Trấn, đó là bởi vì có kinh nghiệm thanh lý Thạch Mã Trấn lúc trước, Nhạc Trọng đoán chừng dùng bao nhiêu người này là có thể thu phục Đại Nham Trấn, thuận tiện còn có thể rèn luyện sức chiến đấu của cặn bã doanh.

Nhưng mà tang thi trong Đại Nham Trấn lại có chỉ huy cho nên vượt qua ngoài dự kiến của hắn.

Nếu không phải bản thân Nhạc Trọng đầy đủ cường hoành, chỉ sợ lúc này đã bại trận rồi.- Trong trấn này rốt cuộc là có tang thi nào chỉ huy đây?Nhạc Trọng sinh lòng nghi hoặc, thân hình chớp động cùng bạch cốt nhanh chóng phóng vào trong tiểu trấn.Những thành viên tiểu đội cận chiến lúc này tiêu hao quá nhiều thể lực, thân thể Nhạc Trọng trải qua cường hóa nhiều lần, chỉ cần không liên tục sử dụng kỹ năng mạnh mẽ thì thể lực của hắn không tiêu hao quá nhanh được.ở trong tiểu trấn không có một bóng người, trên mặt đất khắp nơi đều là vết máu đỏ sậm, không có một đầu tang thi tồn tại.- Quả nhiên là có kẻ chỉ huy!Nhạc Trọng nhìn qua cảnh tượng yên tĩnh trong Đại Nham Trấn thì nhíu mày suy nghĩ, trong nội tâm có chút trầm xuống.Thời điểm lần đầu tiên tấn công Thạch Mã Trấn, tuy trải qua bạch cốt lợi dụng máu tươi hấp dẫn nhiều tang thi đi ra ngoài trấn, nhưng mà trong trấn vẫn còn có nhiều tang thi mới đúng.

Lúc này trong trấn không có tang thi nào cả, hiển nhiên là bị lực lượng thần bí chỉ huy, đem tất cả tụ tập lại phản công Nhạc Trọng.Tang thi có người chỉ huy cũng không phải là chuyện tốt gì.Lúc này đây Nhạc Trọng tiến công Đại Nham Trấn thì sức chiến đấu so với lúc tấn công Thạch Mã Trấn thì mạnh hơn gấp vài lần, nhưng mà lần này tấn công Đại Nham Trấn thì tiêu hao đạn dược vượt xa so với lần tấn công Thạch Mã Trấn vài lần, hơn nữa thể lực của bộ đội tấn công Thạch Mã Trấn cũng tốn nhiều lắm.Nếu như tang thi có người chỉ huy, trong mười vạn tang thi của thành phố Lôi Giang bên kia sẽ di động, khi đó không có lực lượng gì có thể ngăn cản được tang thi tấn công cảTrong lúc x em t.ạ i. kkt r u,y-en.co.m chạy nhanh, Nhạc Trọng nhanh chóng phát động kỹ năng Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, bạch cốt hóa thành một đạo lưu quang hóa thành cốt khải trên người của hắn, tay phải của hắn đụng vào mặt đất, một đạo gai xương bén nhọn bắn ra, đâm xuống dưới đất, chồng hắn bay lên tòa nhà cao tầng.Nhạc Trọng ở trên chỗ cao nhất của tòa nhà cao tầng, đưa mắt nhìn qua toàn bộ cảnh tượng trong trấn này.

Tuy hắn không có loại năng lực như Thiên Lý Nhãn, nhưng mà sau khi trải qua tăng cường không ngừng thì các phương diện thân thể cũng tăng lên, thị lực của hắn trước tận thế là 1.

0 đã cường hóa đến 2.

0.Ở đông của trấn nhỏ Nhạc Trọng xa xa nhìn thấy thân hình to lớn của tám con L2 cùng bảy đầu S2 đang hình thành tiểu đội tinh anh đi về hướng đông, hiển nhiên là đang bảo hộ nhân vật trọng yếu.Nhạc Trọng duỗi tay phải ra, một đầu gai xương đâm xuống dưới đất, hắn từ trên lầu của tòa nhà này bay đi, gai xương co rút lại, hắn bình an hạ xuống đất.Sau khi vừa hạ xuống đất, tốc độ của Nhạc Trọng triển khai toàn bộ, hắn giống như gió táp mưa sa lao thẳng về hướng của đám tang thi bên kia.Nhạc Trọng dùng cường hóa tốc độ làm chủ, trên người có trang bị mạnh cũng tăng cường tốc độ, tốc độ của hắn hoàn toàn triển khai thì vô cùng khủng bố, không bao lâu liền liền đi tới chỗ mười lăm con tang thi tiến hóa cấp hai đang cấu thành đội bảo vẹ.Đuổi theo đám tang thi hộ vệ này, Nhạc Trọng liền nhìn rõ thứ mà đám này đang bảo hộ, một tang thi thân hình cao một mét năm, thân thể hiện ra màu xám, tứ chi ngắn nhỏ, đầu lâu cực lớn giống như chậu rửa mặt, con mắt dài nhỏ, miệng rất lớn, đó là quái vật đang khép mở hàm răng ngồi trên người của một con L2 thân hình vừa thô vừa to.

Chương 174: Trùng kích tinh thầnChỉnh sửa : kktruyen.comĐang ngồi trên người của L2 chỉ huy chính là Z1, vừa thấy được Nhạc Trọng thì lập tức phát ra tiếng kêu bén nhọn, tốc độ của đầu L2 tốc độ nhanh hơn vài phần.Ba đầu S2 giống như quỷ mỵ nhào đầu về phía của Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng nhìn thấy ba con S2 lao về phía mình thì lạnh lùng cười cười, dưới chân điểm một cái, tốc độ toàn bộ triển khai, hóa thành một đạo sấm sét trực tiếp lao thẳng về phía con Z1 kia.Ánh đao chớp động hiện ra, Nhạc Trọng xẹt qua thì đầu lâu của ba con S2 phóng lên trời, thi thể không đầu vô lực té trên mặt đất.Nhìn thấy Nhạc Trọng tiếp cận, đàu Z1 càng thêm khủng hoảng, nó liên tục gào thét, ba đầu L2 thân hình khôi ngô cũng lao thẳng về phía của Nhạc Trọng bên này.Ba đầu L2 đao thương bất nhập, da thịt, cốt cách cường độ đều vượt xa mấy con S2 kia, mặc dù dùng Nhạc Trọng hiện tại cường hóa mạnh mẽ, muốn bằng vào Phảng Chế Đường Đao chém đầu của chúng cũng là chuyện vô cùng khó khăn.

Loại tang thi thân thể cứng rắn đao thương bất nhập này đối với người cường hóa nhanh nhẹn, thể lực chủ yếu như Nhạc Trọng cũng có chút khó giải quyết.Nhạc Trọng nhìn qua ba con L2 xông tới, khẽ chau mày, phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm đỏ hồng hiện ra..Nhạc Trọng như mũi tên lao thẳng về phía trước, hắn xuất hiện trước người của một con L2, một tay đặt lên đầu lâu của L2, ma viêm đỏ hồng lập tức bạo phát, trực tiếp đem đầu của L2 đốt cháy thành tro tàn.Uy lực ma viêm chủ yếu được quyết định từ thể lực, tinh thần lực, cường độ thân thể, sức của Nhạc Trọng, uy lực của ma viêm trên cơ bản được quyết định từ bốn thuộc tính này.Nếu muốn ma viêm bộc phát mạnh hơn nữa thì tinh thần lực cùng thể lực của Nhạc Trọng sẽ tiêu hao nhiều hơn.Băng Vương Trương Vân có thể lập tức ngưng tụ ra băng thuẫn cường đại ngăn cản viên đạn công pháp, nhưng mà hắn phải tiêu hao tinh thần lực cường đại để tạo ra băng thuẫn trong tức thì.Nhạc Trọng thao túng ma viêm, một bên đột kích diệt sát đầu L2, hắn trong nháy mắt tiêu hai hai điểm tinh thần, hai điểm thể lực.

Đây là do hắn khống chế ma viêm đốt cháy đầu lâu của L2, nếu muốn đốt sạch thân thể của L2 trong nháy mắt thì hắn cũng có thể làm được, nhưng mà tiêu hao tinh thần và thể lực rất lớn mới được.- Xem ra phải cường hóa phương diện tinh thần rồi.Thân hình của Nhạc Trọng chớp động, tay phải của hắn đưa lên đầu lâu của L2 còn lại và nhấn một cái, ma viêm lập tức bộc phát, đem những con L2 này thiêu đốt thành tro tàn.Ba đầu L2 trong khoảng khắc đã bị Nhạc Trọng thiêu cháy, hắn cũng có thể cảm giác được tinh thần lực và thể lực của mình tiêu hao quá mạnh mẽ.Tiêu diệt xong ba đầu L2 thì Nhạc Trọng đã vọt tới trước đội tang thi tiến hóa kia, hắn lật tay một cái, gai độc chợt hiện ra trong tay của hắn, trong mắt của hắn hàn quang lóe lên, lập tức nhắm vào Z1 bóp cò.Vào lúc Nhạc Trọng nhắm trúng con Z1 trong nháy mắt thì con Z1 nhanh chóng chui xuống thân thể của L2.Ba đầu S2 giống như quỷ mị hiện ra trước người của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng một viên bắn trúng đầu vai của S2, làm vai của con S2 này bị bắn thành phấn vụn.Một viên không trúng thì Nhạc Trọng tiếp tục vọt tới trước, tay trái của hắn lập tức chém bay đầu của S2 này, sau đó thuận thế bước lên phía trước chém lên đầu lâu của L2, ma viêm bộc phát, trực tiếp thiêu đốt đầu lâu của L2 thành tro bụiThời điểm Nhạc Trọng vô cùng hung hãn đuổi giết những tang thi kia, con mắt của Z1 ở bên kia đỏ thẫm, nhìn qua hướng của Nhạc Trọng nhìn một cái.Một đạo sóng tinh thần vô cùng cường đại oanh kích về phía Nhạc Trọng bên này, lập tức có một con S2 và L2 trước người của Nhạc Trọng bị sóng tinh thần nghiền ép, đầu lâu lập tức nổ tung.Sóng tinh thần cường hoành đánh trúng vào người của Nhạc Trọng, đầu của Nhạc Trọng chợt như bị sét đánh, trời đất quay cuồng, mắt của hắn có kim tinh bốc lên, đại não muốn nứt ra, thoáng cái ngã nhào xuống mặt đất.Sóng tinh thần này không phân biệt địch ta mà oanh kích tới, Z1 cũng chỉ có thể khống chế mấy con tang thi tiến hóa chung quanh nó không bị tổn thương mà thôi, về phần tang thi tiến hóa bên người của Nhạc Trọng sẽ phải chết.Nhìn thấy Nhạc Trọng ngã nhào trên đất, còn sót lại ba con S2 giống như quỷ mỵ xông về phía của Nhạc Trọng bên này, ba con L2 cao lớn cũng bước thẳng tới chỗ của Nhạc Trọng.Đầu của Nhạc Trọng muốn nứt ra, ánh mắt hoa lên, hắn dùng răng cắn môi của mình, cắn nát bờ môi, máu tươi chảy ròng, đau đớn kích thích đầu óc của hắn thanh tĩnh, hắn lúc này mới có thể tập trung tinh thần lại, điểm chân một cái thân hình thoáng lui ra phía sau.Sóng tinh thần của Z1 hiển nhiên cũng có hạn chế phạm vi, nếu không Nhạc Trọng đã sớm sóng tinh thần của Z1 công kích rồi.Ở trên bầu trời, Tiểu Thanh hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh, bổ nhào qua dùng móng vuốt sắc bén cắt đầu của L2 xuống.Ba đầu S2 rất nhanh đuổi theo Nhạc Trọng, một trảo chộp về phía Nhạc Trọng.Trong ánh mắt Nhạc Trọng hào quang chớp động vài cái, tâm niệm vừa động, trong nháy mắt thân thể của ba đầu do wnloa d PR.C, mới n hấ,t .t ạ-i kkt,ru-y e.n,.co m S2 tới gần thân thể của hắn thì gai xương bén nhọn đâm ra ngoài, đâm vào đầu lâu của ba đầu S2 kia, trực tiếp tiêu diệt cả ba.Gai xương co rụt lại, thi thể ba đầu S2 vô lực nằm trên mặt đất.Sóng tinh thần trùng kích chỉ có tinh thần cường đại mới ngăn cản được, tinh thần của Nhạc Trọng được cường hóa nhiều lần cho nên vô cùng cứng cỏi, tuy vẫn có chút hoa mắt nhưng cũng đã khôi phục hơn phân nửa, chỉ có tinh thần hơi uể oải mà thôi.Một kích miểu sát ba đầu S2, Nhạc Trọng đi lên phía trước một bước, một tay đặt lên đầu lâu của L2, đang muốn thúc dục ma viêm thì đột nhiên đầu tê rần, tinh thần có chút hỗn loạn, ma viêm không cách nào phóng ra được.Thừa dịp này đầu L2 kia một quyền nặng như núi đánh vào người của Nhạc Trọng.Trước mắt nắm đấm của L2 sắp đánh trúng thân thể Nhạc Trọng, nương theo một đạo vòi rồng hiện ra, Tiểu Thanh ở trên bầu trời bổ nhào xuống trước, một trảo chộp vào đầu lâu của L2 kia, đem đầu đầu của con L2 kia cắt xuống.- Sóng tinh thần trùng kích đúng là lợi hại.Nhạc Trọng tránh được một kiếp, trong nội tâm hoảng hốt, thân hình lóe lên, cuối cùng xuất hiện sau lưng của L2 cuối cùng, giơ lên gai độc lên nhắm vào đầu lâu của L2 và bóp cò.Phanh một tiếng súng vang lên, đầu lâu của L2 bị viên đạn của gai độc bắn nát.Tiêu diệt xong ba con L2 xong, Nhạc Trọng giơ gai độc lên bắn ba phát liên tục vào con L2 đang chạy đi kia.Ba viên đạn đâm vào trong đầu lâu của L2 kia, trực tiếp bắn ra ba lỗ máu trên đầu của L2 đầ, khiến nó vô lực té xuống đất.Đầu L2 khẽ đảo thì con Z1 tứ chi ngắn ngủi trong ngực của nó chợt giống như hầu tử nhảy vào một gian phòng gần đó, tứ chi của nó ngắn nhưng mà tốc độ chạy cũng không có chậm.Nhạc Trọng điểm một ngón tay về phía Z1, một ma pháp trận lăng không hiện ra, một quả băng trùy mãnh liệt bắn vào thân thể của Z1, xuyên thủng một cái động lớn.Con Z1 bị băng trùy oanh trúng thì vô lực té xuống mặt đất, nắm bất động tại chỗ, một đoàn linh quang lớn từ trong cơ thể của nó bay vào người của Nhạc Trọng.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 33, đạt được 2 điểm cường hóa.- Toàn bộ cường hóa tinh thần!Nhạc Trọng xoa xoa chỗ đau của hắn nói ra.Mỗi lần làm ra lựa chọn thì một tia nước ấm chạy dọc theo thân thể của Nhạc Trọng, làm cho tinh thần hỗn loạn của hắn khôi phục lại một chút.

Chương 175: Cố hóa tinh thầnChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng đi tới bên người của con Z1 kia, chỉ thấy bên người Z1 tuôn ra một bản sách kỹ năng, một hộp báu màu xanh và hai trăm sinh tồn tệ.- Sách kỹ năng cấp ba: cố hóa tinh thần, bản kỹ năng này là kỹ năng bị động, sau khi học tập kỹ năng này thì sẽ vĩnh viễn gia tăng 10 điểm tinh thần.- Bí bảo cấp ba: bao tay lực lượng.

Sau khi trang bị lực lượng +10.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, lập tức học bảng cố hóa tinh thần này.Trong chớp mắt trong thức hải của Nhạc Trọng lần nữa ngưng tụ ra phù văn thần bí.

Phù văn thần bí vừa hiện ra thì Nhạc Trọng liền cảm giác ý nghĩ của mình trở nên rõ ràng, bởi vì bị trùng kích tinh thần cho nên đầu óc hỗn loạn khôi phục không ít.Nhạc Trọng nhìn qua đầu sọ của Z1 dài rộng, tâm niệm vừa động, xuất xuất ra một thanh Phảng Chế Đường Đao chém lên đầu của con Z1 kia, phá vỡ đầu của Z1 và cẩn thận xem xét trong đầu của Z1 có huyết tinh, tinh hạch các loại hay không.Thời điểm Nhạc Trọng xem xét thì Tiểu Thanh bên cạnh bay xuống, thoáng cái mổ lên người của con Z1, sau đó ăn cái đầu của Z1 sau đó lộ ra thần sắc thỏa mãn.- Không có tác dụng cường hóa sao?Nhạc Trọng xem biểu hiện của Tiểu Thanh thì phát hiện nó không có tiến hóa thăng cấp, cũng không có đạt được nhắc nhở cường hóa, trong nội tâm hơi có chút thất vọng.Nhạc Trọng trở về đường đi, hắn thu nhập những thứ tuôn ra vào trong trữ vật giới chỉ.Z1 vừa chết, cả thị trấn nhỏ không còn có lực lượng chống cự nào, bộ đội của Nhạc Trọng thuận lợi chiếm giữ Đại Nham Trấn, bắt đầu sưu tầm người sống sót.Bản thân Nhạc Trọng bắt đầu kiểm kê thu hoạch chiến đấu của mình.Lúc này bởi vì chém giết nhiều tang thi tiến hóa, sách kỹ năng và trang bị tuôn ra tương đối nhiều.

Nhạc Trọng tổng cộng thu hoạch sáu mươi ba hộp bàu màu trắng, ba hộp báu màu xanh và vài loại sách kỹ năng.Sau khi mở tất cả hộp báu ra xem, Nhạc Trọng đạt được ba đôi giầy cường hóa cấp một, ba mươi hai thanh Phảng Chế Đường Đao, một phòng hộ phục cấp một, một phòng hộ phục cấp hai, ba cái bao tay trắng, một kiện bảo vật Đường đao cấp hai, một kiện bảo vật ma trượng cấp thấp.

Bảy bản sách kỹ năng theo thứ tự là Hỏa Cầu Thuật cấp một hai quyển, sức lực lớn cuồng bạo cấp hai, băng trùy thuật cấp một, trị hết vết thương nhẹ cấp một, di động cao tốc cấp hai, kỹ năng gia tốc cấp một.- Bảo vật cấp hai: Đường đao.

So với Phảng Chế Đường Đao còn sắc bén và cứng cỏi hơn.- Bảo vật cấp hai: ma trượng thấp kém.

Nắm giữ ma trượng này tốc độ ngâm xướng ma pháp vượt qua mười lăm giây sẽ giảm xuống thêm một giây.- Kỹ năng gia tốc cấp một: sử dụng nên kỹ năng này tiêu hao năm điểm thể lực, sau khi sử dụng thì nhanh nhẹn trong 30 giây +10.- Lại có thể đủ tổ kiến ba tiểu đội cường hóa rồi!Nhạc Trọng nhìn qua ba mươi hai thanh Phảng Chế Đường Đao, trong mắt hiện lên vẻ vui mừng.

Mỗi một thanh Phảng Chế Đường Đao phối hợp với giáp da rắn nước sẽ tạo thành một người cường hóa.Mặc dù những người cường hóa này khó mà mạnh mẽ như Nhạc Trọng hiện tại, nhưng mà những người cường hóa này có năng lực chiến đấu với tang thi và lực bền bỉ vượt xa nhân loại bình thường, trải qua huấn luyện nghiêm khắc rất dễ dàng có thể trở thành chiến sĩ tinh nhuệ so được với bộ đội đặc chủng.Tang thi bình thường đại bộ phận không tuôn ra hộp báu màu trắng, những thanh Phảng Chế Đường Đao đại đa số đều là tang thi tiến hóa tuôn ra hộp báu vật màu trắng.

Lúc này trong Đại Nham Trấn có tang thi tiến hóa vượt xa Thạch Mã Trấn mấy lần, bởi vậy tuôn ra hộp báu màu trắng cũng hơn nhiều so với Thạch Mã Trấn.Có thanh Đường đao này thì Phảng Chế Đường Đao trong tay của Nhạc Trọng cũng có thể đưa cho người khác.Phảng Chế Đường Đao chém giết tang thi bình thường giống như giết chó, nhưng mà đối mặt với biến dị thú, L2 da dầy thịt béo thì vô cùng khó khăn.

Như Nhạc Trọng không phải cường hóa qua lực lượng thì hắn dùng Phảng Chế Đường Đao chém giết S2 cũng không có nhẹ nhõm như vậy.Tang thi bình thường không ngừng tiến hóa, xương cốt yếu ớt không ngừng được cường hóa mạnh hơn.

Xương cốt thân thể của S2 cường độ tuy bằng không sánh được với L2, nhưng mà cũng tiếp cận L1.

Nếu không phải không có lực lượng nhất định, cho dù cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay cũng không dễ dàng giết chết S2.Đại bộ đội tiến vào chiếm giữ Đại Nham Trấn, mỗi người sống sót ẩn nấp trong Đại Nham Trấn cũng được bọn họ tìm ra.

Lúc này những người sống sót đói bụng không thành hình người.

Trong Đại Nham Trấn có hơn năm ngàn nhân khẩu, sau khi trải qua điều tra thì còn sống sót không đủ bốn trăm.Trong hơn ba trăm người sống sót đã đã xuất hiện một đám cặn bã, các loại hắc ám của nhân tính cũng hiện ra.

Những cặn bã ăn thịt người sẽ bị Nhạc Trọng xử bắn, còn những người phạm download PRC mới nhất tại kktruyen.com trọng tội sẽ bị Nhạc Trọng bổ khuyết vào trong cặn bã doanh.Trong cặn bã doanh thoáng một cái tăng thêm năm mươi ba người, số lượng giảm mà tăng.Đại Nham Trấn có một nhà máy sắt thép loại nhỏ, đồng thời không chỉ nhà máy sắt thép này còn có nhiều xí nghiệp khác, có được rất nhiều máy móc gia công thiết bị.

Đồng thời trươc tận thế trong nhà máy sắt thép tồn trữ đại lượng than đá, trong nhà máy phát điện cũng có trữ than đá, chỉ cần nhân thủ sung túc là có thể khôi phục hoạt động của nhà máy sắt thép.Trong khoảng thời gian này Nhạc Trọng tiếp nhận người đào vong ra khỏi căn cứ thành phố Lũng Hãi, lại cho người đi khắp nơi tìm kiếm người sống, cộng thêm tìm được người sống sót trong Đại Nham Trấn thì nhân khẩu của hắn thoáng chốc tăng lên ba ngàn người.Sau khi thu phục Đại Nham Trấn thì Nhạc Trọng từ Thạch Mã Trấn điều một ngàn người tới Đại Nham Trấn, bắt đầu luyện thép, đồng thời chế tạo các loại binh khí, như Đại Khảm Đao, thuẫn thép, lưới sắt, dây thép bán mã tác *(giăng dây ở chỗ tối để gạt ngã người ngựa của đối phương), côn sắt các loại.Không có đạn dược súng pháo, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể sản xuất vũ khí lạnh mà thôi.

Tồn lượng sắt thép trong Thạch Mã Trấn cũng không nhiều, chế tạo hơn một trăm thuẫn thép, đại đao cũng đã tiêu hao nhiều sắt thép.

Bởi vậy nhà máy sắt thép Đại Nham Trấn đối với Nhạc Trọng mà nói thập phần trọng yếu.Cặn bã doanh trong nơi đóng quân của Đại Nham Trấn được lùa vào một căn phòng lớn, lần lượt phân chiếu làm giường cho cặn bã doanh.Mười tên đội viên võ trang nhìn chằm chằm vào nơi này, nếu như những tù phạm cặn bã doanh nói lộn xộn, lập tức trực tiếp xử bắn.Mọi người là ở chung với động vật, trong tù phạm cặn bã doanh lúc này dần dần hình thành vòng tròn nhỏ.- Mẹ nó!

Cao lão đại, những người kia đúng là quá ác.

Chúng ta lúc này bị đẩy lên trước và chết hơn hai mươi người.

Tiếp tục như vậy qua mấy lần chúng ta sẽ chết sạch.Một gã xấu xí, nam tử thân cao một mét tám giống như khỉ ốm nhìn qua một nam tử khôi ngô cao một mét chín nói chuyện.Tên nam tử khôi ngô cao một mét chín nhìn chằm chằm vào tên nam tử như khỉ ốm kia ngữ khí rét lạnh nói:- Nạp Lan Minh Châu!

Câm miệng, nơi này là nơi nào không phải mày không biết, nếu những lời này lọt vào tai những người kia, tao và mày chỉ có con đường chết.Tên tù phạm được gọi là Cao lão đại tên là Cao Đại Cường.

Trước tận thế chính là một gã nông dân cường tráng, sau khi tận thế thì lang thang đi theo Tiết Phá Sơn, trở thành tay chân của Tiết Phá Sơn, cũng làm ra không ít chuyện ác.

Nhạc Trọng tiêu diệt Tiết Phá Sơn thì hắn liền bị đày đi đến cặn bã doanh trở thành tù phạm của cặn bã doanh.Nghe Cao Đại Cường nói vậy thì thân thể Nạp Lan Minh Châu có chút co rụt lại, cẩn thận từng li từng tí nhìn qua đội viên của Nhạc Trọng đang đứng ở xa xa, ánh mát sợ hãi.

Chương 176: Cao Đại CườngChỉnh sửa : kktruyen.comNơi này là của Nhạc Trọng, tù phạm cặn bã doanh không có quyền nói chuyện gì cả.

Nạp Lan Minh Châu nói những lời này nếu lọt vào tai của những đội viên kia, trực tiếp kéo hắn ra xử bắn cũng không có người nào nói tiếng gì.Về phần tù phạm cặn bã doanh muốn phản kháng càng không thực tế, một khi có chuyện bạo loạn xảy ra, mười tên đội viên sẽ dùng súng tiểu liên 79 trong tay tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.Càng đừng đề cập tới còn có hai tháp súng máyở đối diện lúc nào cũng chĩa vào bên này.Nạp Lan Minh Châu xấu hổ cười nói:- Tôi chủ thuận miệng nói mà thôi, ha ha...- Ai là Cao Đại Cường?Một tên chiến sĩ cầm bản ghi chép đi tới, nhìn chung quanh một vòng nói ra.Ánh mắt của đám tù nhân lúc này đều nhìn qua phía Cao Đại Cường bên này.Vài tên tù phạm ngồi gần bên người Cao Đại Cường cũng lặng lẽ dời người ra xa xa, muốn tránh qua bên cạnh.

Chỉ có Nạp Lan Minh Châu vẻ mặt tuy tái nhợt nhưng vẫn như cũ ngồi bên người Cao Đại Cường.Sắc mặt Cao Đại Cường lúc này biến đổi trở nên vô cùng tái nhợt, hai đấm nắm chặt, chậm rãi đứng lên, mồ hôi lạng sau lưng chảy ròng ròng, trầm giọng nói:- Tôi chính là Cao Đại Cường!Trên cơ bản người tiến vào cặn bã doanh mà bị điểm tên thì không có chuyện tốt lành gì đó.

Không lâu trước kia có mấy tù phạm bị điểm tên đều bị kéo ra ngoài xử bắn tại chỗ.Tên chiến sĩ nhìn vào trong bản ghi chép và nói ra:- Cao Đại Cường hôm nay tác chiến dũng cảm, chém giết bảy đầu tang thi.

Hiện tại cho phép nắm giữ chức tiểu đội trưởng thứ nhất, hạ hạt gồm Nạp Lan Minh Châu, Vương Hổ...

Mười hai người.

Hơn nữa trong một tuần thì mỗi ngày sẽ có được một con cá.

Hy vọng anh có thể sớm ngày giết được ba mươi đầu tang thi, tranh thủ một lần nữa làm người.Nạp Lan Minh Châu ngồi bên cạnh Cao Đại Cường lúc này trong mắt hiện ra thần sắc vô cùng vui mừng, đi đến bên người Cao Đại Cường chúc mừng:- Cao lão đại, chúc mừng anh!- Cao lão đại!

Sau này thỉnh anh chiếu cố nhiều hơn."..."

Tù phạm dưới trướng của Cao Đại Cường lúc này đều nhao nhao tới bên người của Cao Đại Cường chúc mừng hắn, nịnh nọt ton hót nịnh bợ.

Sau này Cao Đại Cường chính là trưởng quan nắm giữ sinh tử của bọn họ đấy.Cao Đại Cường nghe xong tên chiến sĩ nói như vậy, lúc này mới phục hồi tinh thần lại, đem tảng đá trong lòng thả xuống, nhìn qua tên chiến sĩ kia liên tục nói cảm tạ:- Đa tạ!

Đa tạ!Tên chiến sĩ kia thản nhiên nói:- Không cần cám ơn tôi!

Tôi chỉ đọc quyết định bổ nhiệm của Nhạc đội mà thôi.Nói xong tên chiến sĩ kia tiếp tục tuyên đọc tên của những tù phạm chiến đấu anh dũng với tang thi và ban thưởng, mười tên tù phạm hung hãn dám chiến đấu với tang thi được đưa lên làm tiểu đội trưởng, hơn nữa đạt được ban thưởng cá để ăn.Tuyên đọc ban thưởng hoàn tất thì tên chiến sĩ tuyên đọc quyết định vung tay, một gã nhân viên phục vụ đẩy một chiếc xe nhỏ tới, trên chiếc xe này trừ bát cháo bình thường, màn thầu ra thì còn có mấy con cá hấp.Tất cả tù phạm nhìn qua cá hấp thì chảy nước miếng, nước miếng chảy ròng ròng.Sau tận thế thì vật tư cực kỳ thiếu thốn.

Cá sống cá tươi đều là thứ dùng để cung phụng thủ lĩnh các nơi, trong những tù phạm này rất nhiều người sau tận thế không được ăn thịt qua, lúc này nhìn thấy con cá hấp thì mắt mọi người sáng lên, con mắt nhìn chằm chằm không ngớt.Tên chiến sĩ lạnh lùng nói:- Đều tới mang đồ ăn của mình đi đi!

Không cho phép có tiếng động lớn xôn xao, không cho phép chen ngang, bất luận kẻ nào trái với kỷ luật thì quất hai mươi roi, lượng lao động gấp đôi.Nghe được chiến sĩ nói vậy thì đám tù phạm hung hãn trong cặn bã doanh thoáng cái trở nên nghe lời như mèo vậy, thành thành thật thật trật tự lấy đồ ăn của mình.

Tính kỷ luật và phục tùng còn mạnh hơn trước khi tận thế rất nhiều nhiều lần.Cao Đại Cường lĩnh một bánh bao lớn, một chén cháo và con cá hấp quay về chỗ ngồi.Trên đường đi Cao Đại Cường có thể nhìn thấy ánh mắt tham lam của đám người chung quanh nhìn qua con cá hấp, nếu không phải có chiến sĩ cầm súng chấn nhiếp, đám tù phạm thân thủ bất phàm chắc chắn đã lao lên đoạt đi rồi.Nạp Lan Minh Châu cầm một bát cháo và cái màn thầu đi tới bên người Cao Đại Cường, nhìn qua con cá hấp của Cao Đại Cường thì chảy nước miếng ròng ròng:- Chúc mừng anh, Cao đại ca!Cao Đại Cường đem con cá hấp này này gắp ra một miếng:- Minh Châu, tới đây!

Chúng ta cùng ăn cá!Trong mắt Nạp Lan Minh Châu hiện ra hào quang kinh hỉ, nói:- Cảm ơn Cao lão đại!

Cám ơn Cao lão đại!Cao Đại Cường cười cười, kẹp lấy một miếng c hấp cho Nạp Lan Minh Châu, trong ánh mắt hâm mộ của mình cho vào trong miệng.

Hắn trước tận thế mặc dù là nông dân, nhưng mà hắn không có ngu ngốc.

Muốn nắm giữ một tiểu đội thì tự nhiên phải có tâm phúc của mình, nếu như không có người giúp đỡ thì hắn cũng không quá đáng chỉ là tư lệnh không quân mà thôi.

Cao Đại Cường trong chiến đấu với tang thi đã cứu Nạp Lan Minh Châu một mạng, hắn tự nhiên xem Nạp Lan Minh Châu là tâm phúc của mình.- Dưới trướng của chúng ta hiện giờ có 2786 người.

Thạch Mã Trấn 1438 người, Đại Nham Trấn 1348 người.

Ngày hôm qua sáu tiểu đội tìm kiêm chung quanh được 87 người sống sót.

Tìm được vật tư như sau: gạo... .Trong văn phòng trưởng trấn Thạch Mã Trấn thì Quách Vũ mặc áo x em- tạ i kk tr uyen .c-om váy trắng thanh thuần, cầm một phần tư liệu báo cáo tình huống trong trấn cho Nhạc Trọng nghe.- Vẫn thiếu người a!Nhạc Trọng ngồi trên bàn lão bản, nhíu mày, tay phải ngón trỏ gỗ nhẹ vào mặt bàn, lâm vào trong trầm tư.Khuyết thiếu danh phận đại nghĩa, mặc dù Nhạc Trọng vẫn lợi dụng tính hiệu radio truyền ra chung quanh, người sống sót chủ động tới tìm hắn không nhiều lắm.

Đại bộ phận người sống sót đều đi tới căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Mặc dù Nhạc Trọng có đào người chỉ là người chủ động tìm được, đạt được nhân khẩu cũng rất ít.Không có nhân khẩu, Nhạc Trọng cũng không cách nào tổ kiến quân đội cường hoành.Căn cứ thành phố Lũng Hãi bên kia người sống sót đã đột phá sáu ngàn, đang tăng lên tới bảy ngàn người.

Đại nghĩa tức là nhân tâm, chuyện này làm cho Nhạc Trọng nhìn thấy lực lượng của danh phận đại nghĩa.Quách Vũ nói:- Trần Trí Quang đưa tình báo biểu hiện trong căn cứ thành phố Lũng Hãi đã cấm chúng ta chiêu mộ nhân công.

Hơn nữa bọn họ bắt đầu sữa chữa tường thành rồi.Nhạc Trọng nhíu mày, trầm giọng nói:- Cái gì?

Lấy ra cho tôi xem!Trần Trí Quang hiện tại đã trở thành người phát ngôn thế lực của Nhạc Trọng trong căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Hắn là người địa phương, đối với căn cứ thập phần hiểu rõ.

Biết rõ các loại phương pháp, cũng là người đứng ra chủ động chiêu mộ nhân thủ cho Nhạc Trọng trong căn cứ.Trước mắt Nhạc Trọng cần tăng thêm nhân thủ, mà chiêu mộ từ căn cứ thành phố Lũng Hãi là nhanh nhất.

Căn cứ cấm Nhạc Trọng chiêu mộ nhân viên, hắn muốn tăng cường thế lực sẽ bị ảnh hưởng.- Cường công căn cứ sao?Nhạc Trọng cầm phần văn bản tài liệu này, chau mày, ý niệm cường công căn cứ lúc này hiện ra trong đầu của hắn.Căn cứ thành phố Lũng Hãi ngăn cản Nhạc Trọng khuếch trương thế lực của mình, song phương bạn địch khó hiểu.

Mặc dù từng có thời điểm cộng đồng thu phục kho lương thực, nhưng mà đó chỉ là vì lợi ích cộng đồng mà thôi.

Chương 177: Thi đàn dị độngChỉnh sửa : kktruyen.comCăn cứ thành phố Lũng Hãi ngăn cản Nhạc Trọng khuếch trương thế lực của mình, song phương bạn địch khó hiểu.

Mặc dù từng có thời điểm cộng đồng thu phục kho lthực, nhưng mà đó chỉ là vì lợi ích cộng đồng mà thôi.Căn cứ thành phố Lũng Hãi cấm Nhạc Trọng từ chỗ của bọn họ chiêu mộ người sống sót, ý nghĩa bọn họ đã xem Nhạc Trọng là một phương đối địch, không muốn giúp Nhạc Trọng phát triển an toàn.Nhạc Trọng không biết bao nhiêu lần cân nhắc qua chuyện cường công căn cứ thành phố Lũng Hãi, đem nhân khẩu, vật tư, khí giới nơi đó lấy toàn bộ.

Nhưng mà thế lực của Nhạc Trọng cấu thành cực kỳ phức tạp, trong đó sức chiến đấu mạnh nhất chính là người cường hóa và quân nhân chuyên nghiệp.Trong chiến tranh chính thức, những quân nhân chuyện phát huy sức chiến đấu còn mạnh hơn người cường hóa nhiều.

Dù sao chiến xa bộ binh, pháo binh, ống phóng rốc-két các loại là những thứ có kỹ thuật cao là do bọn họ thao túng.

Những quân nhân này tuy quy phụ Nhạc Trọng, nhưng mà muốn bọn họ đối địch với chiến hữu ngày xưa và căn cứ thành phố Lũng Hãi có danh phận đại nghĩa thì Nhạc Trọng cũng không có nắm chắc khiến bọn họ nhất định nghe lời của mình.Một mặt khác thực lực căn cứ thành phố Lũng Hãi này cũng không có yếu, có được hơn sáu nghìn nhân khẩu, căn cứ thành phố Lũng Hãi còn có trang bị và binh lực một doanh của Lôi Thành, trừ chuyện đó ra còn có cảnh sát, cảnh sát vũ trang, đặc công và các thế lực lớn nhỏ, chính thức đánh nhau thi Nhạc Trọng cũng không có nắm chắc phần thắng.Nếu không thể đem căn cứ thành phố Lũng Hãi người chiếm đoạt thì Nhạc Trọng cho dù phát triển tới hướng nào cũng phải lưu một nửa binh lực phòng ngự căn cứ thành phố Lũng Hãi tiến công, làm cho hắn không cách nào toàn lực tấn công cả.

Nếu không hắn toàn lực xuất binh, thanh lý một thị trấn, đối phương từ phía sau cho hắn một kích thì tất cả mọi thứ trở thành mai mối cho người khác.Đồng dạng Nhạc Trọng tồn tại cũng làm cho căn cứ thành phố Lũng Hãi người thập phần khó chịu, chủ lực căn bản không dám khinh động, cũng chỉ có thể phái các tiểu đội đi ra ngoài tìm kiếm vật tư mà thôi.

Song phương kiêng kị lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau, cũng không dám toàn lực ra thu phục một thị trấn nào đó.Nhạc Trọng nhìn qua Quách Vũ thanh thuần đứng ở trước mặt của mình trong nội tâm có chút rung động, nhìn qua nàng nói:- Vũ nhi tới đây!Quách Vũ nhìn qua Nhạc Trọng, nhu thuận ngồi vào trong ngực của hắn.Nhạc Trọng thoáng cái ôm lấy thân thể mềm mại đầy đặn của Quách Vũ, ôn nhuận nhu ngọc, hương thơm xông vào mũi và thân hình hấp dẫn, trong nội tâm tràn ngập thỏa mãn, nôn nóng chiếm cứ căn cứ đã bị quét sạch.Nhạc Trọng ôm Quách Vũ chậm rãi tâm sự ra lời trong nội tâm.- Vũ nhi, căn cứ thành phố Lũng Hãi đúng là quá chướng mắt.

Tôi muốn cường công căn cứ nhưng mà không đủ lực, muốn dọn dẹp chướng ngại này quá khó khăn, cảm thấy thế nào?Quách Vũ nghe Nhạc Trọng nói thì đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, tự nhiên cười nói nói:- Chủ nhân, tôi cảm thấy bây giờ không phải là thời cơ cường công.

Trước mắt trụ cột chèo chống căn cứ thành phố Lũng Hãi chỉ có một mình Trần Kiếm Phong.

Chỉ cần chúng ta ám sát Trần Kiếm Phong, căn cứ thành phố Lũng Hãi nhất định sẽ đại loạn, đến lúc đó chúng ta thừa cơ hội này tấn công căn cứ thành phố Lũng Hãi, nhất định làm chơi ăn thật.Nhạc Trọng nghe Quách Vũ đề nghị thì mãnh liệt mở xem. onl in,e- ,t-ạ.i -k.kt ruy en.co m to mắt, cẩn thận đánh giá tiểu loli xinh đẹp mê người trong ngực của mình.

Hắn thật không ngờ rằng Quách Vũ lại đưa ra độc kế như vậy.Kế sách này đúng là không tệ a. cơ cấu hành chính của căn cứ thành phố Lũng Hãi hủ bại không chịu nổi, cũng chỉ có Trần Kiếm Phong cùng rải rác mấy quan viên có năng lực chèo chống.

Còn có Lôi Thành ở bên cạnh nhìn chằm chằm, nếu như Trần Kiếm Phong vừa chết, căn cứ thành phố Lũng Hãi tất nhiên đại loạn.Nhưng mà Nhạc Trọng thật không nghĩ tới Quách Vũ nũng nịu lại nói ra kế sách như vậy.Quách Vũ cũng thản nhiên nhìn qua Nhạc Trọng, cặp trong đôi mắt xinh đẹp không có nửa phần tạp chất, nàng là toàn tâm toàn ý suy nghĩ cho Nhạc Trọng mới nói ra kế sách này.Nhạc Trọng đem Quách Vũ ôm chặt vào trong ngực, trầm giọng nói:- Không được!Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ cùng Trần Kiếm Phong có liên hệ sâu đậm.

Kỷ Thanh Vũ cũng là một viên đại tướng dưới trướng của Nhạc Trọng.

Nếu như chính diện cường công căn cứ thành phố Lũng Hãi thì Kỷ Thanh Vũ cùng Trần Dao tối đa sẽ không giúp ai cả.

Nếu như các nàng biết rõ Nhạc Trọng ám sát Trần Kiếm Phong, chỉ sợ lập tức trở mặt với Nhạc Trọng.Hơn nữa Nhạc Trọng dưới trướng có đại cẩu tử, Lưu Diễm, Trì Dương, Khổng Thiên Dự là bạn bè tâm phúc, những người này cảm thấy Nhạc Trọng ám sát Trần Kiếm Phong không có cái gì không ổn.

Thế nhưng mà Ngô Quang là quân nhân chuyên nghiệp sẽ nghĩ như thế nào thì khó mà nói được.

Dù sao Ngô Quang quy phụ Nhạc Trọng cũng không có quá lâu.Quách Vũ nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Chúng ta chầm chậm chờ đợi thời cơ tốt.

Lôi Thành không phải tình nguyện là người ngồi dưới kẻ khác, chỉ cần chúng ta từ từ tích lũy thực lực, căn cứ thành phố Lũng Hãi chắc chắn sẽ đại loạn.Nhạc Trọng cầm lấy bàn tay mềm mại ôn như của Quách Vũ không ngừng vuốt ve, trầm mặc một hồi lâu mới chậm rãi nói:- Tạm thời cũng chỉ có thể như vậy.Nhìn thấy Nhạc Trọng không nói lời nào, Quách Vũ cũng dịu dàng ngoan ngoãn như con mèo nhỏ nhu thuận tựa vào trong ngực của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng bận rộn không ngừng khắc nào, không phải dẫn đội đi tìm vật tư thì đi ra ngoài sân tập xạ kích, song phương chung đụng thì thì ít mà xa cách thì nhiều, hai người ở cùng với nhau thì Quách Vũ thập phần trân quý.- Nhạc đội!

Nhạc đội!

Trần Trí Quang phát tin khẩn cấp tới...Đại cẩu tử lớn tiếng đi vào trong văn phòng, hắn vừa nhìn thấy Nhạc Trọng ôm Quách Vũ thì âm thanh vang dội ngừng bật lại, có chút xấu hổ đứng nguyên tại chỗ.- Chuyện gì?Nhạc Trọng mở to mắt, buông bàn tay lớn đang ôm Quách Vũ ra, nhìn chằm chằm vào đại cẩu tử hỏi.Nhạc Trọng buông bàn tay lớn ra, Quách Vũ hơi có chút thất lạc từ trong ngực Nhạc Trọng đi xuống, lẳng lặng đứng bên người Nhạc Trọng, giống như đóa hơp bách hợp thanh thuần.Đại cẩu tử nhanh chóng đem tình báo mà Trần Trí Quang phát ra nói rõ ràng.- Thi đàn huyện Thượng Lâm dị động, thi đàn khổng lồ đang hướng về căn cứ thành phố Lũng Hãi, căn cứ thông qua Trần Trí Quang cầu viện chúng ta, bảo chúng ta phát binh cứu viện.Nhạc Trọng nhướng mày, trong nội tâm có chút trầm xuống, nhìn qua đại cẩu tử dò hỏi:- Tin tức này tin cậy như thế nào?

Trần Thạch Đầu phái người xác nhận các loại tin tức chưa?Trước tận thế thì huyện Thượng Lâm so sánh với huyện Thanh Nguyên còn phồn hoa hơn nhiều lắm, nhân khẩu hương trấn chung quanh cũng vượt qua mười vạn.

Chính là vì như thế lúc trước Lý Kiếm Phong loại cho quân đội đi thu phục huyện Thanh Nguyên mà không phải huyện Thượng Lâm.

Huyện Thanh Nguyên nhân khẩu so với huyện Thượng Lâm ít hơn nhiều, thu phục cũng tương đối đơn giản.

Chương 178Chỉnh sửa : kktruyen.comLúc chạng vạng tối, tất cả tiểu đội ra ngoài tìm kiếm vật tư và tiêu diệt tang thi, tập trung người sống sót cũng đã trở về, đội trưởng của bọn họ đang hợp trong Đại Nham Trấn.- Chuyện chính là như vậy!

Tôi muốn nghe ý kiến của mọi người.Trong phòng hội nghị thì Nhạc Trọng bảo Quách Vũ báo cáo tin tức mà Trần Thạch Đầu phát tới cho mọi người trong hội nghị lắng nghe.Khổng Thiên Dự nghe vậy lớn tiếng nói:- Nhạc đội, không thể xuất binh được!

Đám vương bát đản ở căn cứ thành phố Lũng Hãi không cho chúng ta chiêu mộ nhân công, còn muốn cho chúng ta xuất binh cứu bọn chúng, khi dễ chúng ta dễ lần à?Khổng Thiên Dự bởi vì tác chiến dũng cảm bưu hãn lại trung thành và tận tâm với Nhạc Trọng, được Nhạc Trọng đề bạt trở thành tiểu đội trưởng tiểu đội lệ thuộc trực tiếp của hắn.

Trên bàn thảo luận quyết sách cũng có tiếng nói của mình.Đại cẩu tử cúi đầu suy nghĩ một hồi, cũng chậm rãi nói:- Nhạc đội!

Tôi cảm thấy bây giờ chúng ta không phải thời cơ xuất binh tốt nhất.

Đám người của căn cứ muốn lợi dụng chúng ta, cầm chúng ta làm bia đỡ đạn.

Chúng ta cứu bọn chúng thì súng ống, đạn dược tiêu hao là của chúng ta.

Đám bạch nhãn lang kia sẽ khinh bỉ chúng ta, hả hê khi chúng ta đi cứu chúng chứ không có cảm kích.Đại cẩu tử với tư cách là đại quản gia của Nhạc Trọng, hắn nhìn thấy gia sản của mình tăng nhanh thì vui vẻ.

Chiến tranh cũng không phải là chuyện tốt gì, thu phục Đại Nham Trấn thì tiêu hao số lượng đạn dược xa xỉ.

Tuy trong Đại Nham Trấn có cục cảnh sát, võ trang bộ cũng tìm được không ít đạn dược, nhưng mà còn lâu mới so được với số tiêu hao đạn dược.Lưu Diễm trầm giọng nói:- Đúng rồi!

Không nên cứu chúng ngay, đội tới lúc tang thi phá thành thì chúng ta lại dẫn người đi cứu chút ít người sống sót.

Đến lúc đó những kẻ đó không có khả năng cò kè mặc cả.Triệu Tinh cũng trầm giọng nói ra:- Nhạc đội, căn cứ có tới hơn sáu ngàn nhân khẩu.

Lôi Thành có một doanh bộ đội, bảy chiếc chiến xa bộ binh.

Lại có tường thành làm chỗ dựa, giao chiến với tang thi có thể chống đỡ mấy ngày.

Chờ bọn chúng thật sự không nhịn được thì chúng ta xuất binh cứu cũng được màHơn phân nửa đội trưởng đều phản đối xuất binh, Ngô Quang, Lang tử là những binh sĩ chuyên nghiệp lại trầm mặc không nói gì.Trong một đám âm thanh phản đối xuất binh, Trần Dao do dự một chút và nói:- Nhạc Trọng, xuất binh đi!

Căn cứ chỗ đó có tới sáu ngàn nhân khẩu.

Nếu như tang thi phá thành thì hơn sáu nghìn người cũng sẽ chết trong miệng tang thi.Mặc dù Trần Dao đối với cao tầng của căn cứ thành phố Lũng Hãi tầng thập phần thất vọng, tuy nhiên nàng lại đồng tình với người sống sót, căn cứ mà bị phá thì đối mặt mười vạn tang thi vây kín, những người sông sót lại chết không biết bao nhiêu người.Nhạc Trọng lúc này trầm mặc không nói, hắn lại nhìn qua Trì Dương trầm mặc tự hỏi thì nói:- Trì Dương, anh thấy thế nào?Ánh mắt của mọi người trong phòng nghị sự nhìn qua Trì Dương, bọn họ đều biết rõ Trì Dương là bạn bè được Nhạc Trọng coi trọng nhất.

Hơn nữa Trì Dương với tư cách là tiểu đội trưởng tiểu đội chiến đấu thứ nhất, cũng thường xuyên chiến đấu ở tuyến đầu, tìm được đại lượng vật tư, mọi người cũng thập phần xem trọng hắn.- Ý kiến của tôi là xuất binh.Trì Dương trầm mặc một hồi, nghe qua các loại ý kiến, tỉnh táo phân tích lợi và hại trong chuyện này:- Môi hở răng lạnh.

Trong khu vực này trừ căn cứ thì chỗ của chúng ta có nhiều nhân khẩu nhất.

Căn cứ một khi bị thi đàn công phá, chỉ sợ mục tiêu kế tiếp là chúng ta, căn cứ vừa vỡ thì sáu ngàn người sẽ chết, chúng ta trong khu vực này rất khó tìm được nhiều nhân khảu bổ sung cho mình.

Một mình chúng ta đối mặt với thi đàn sẽ rất nguy hiểm.Sau tận thế thì nhân mạng tiện như con kiến.

Cường giả khống chế tính mạng kẻ yếu, tùy ý sát người.

Một không hợp tâm ý thì kẻ yếu sẽ bị cường giả giết chết.

Nhưng mà nhân khẩu đối với một thế lực mà nói lại là tài nguyên cực kỳ trân quý.

Không có người, máy móc trong nhà máy không thể hoạt động.

Không có người sẽ không có quân lính.

Không có người thì một thế lực rất khó phát triển lớn mạnh.

Có thể nói nhân khẩu trong tận thế rất trân quý.Sáu ngàn nhân khẩu trong thành phố Lũng Hãi đối với Nhạc Trọng mà nói chính là khối thịt mỡ lớn, nếu như có thể nuốt vào, tiêu hóa, thế lực của hắn sẽ khuếch trương thật lớn.Trì Dương nói ra suy nghĩ không mưu mà hợp với Nhạc Trọng, hắn lúc này đánh nhịp nói:- download PRC mới nhất tại kktruyen.com Tôi quyết định!

Mang binh đi căn cứ.

Tiểu dội Khổng Thiên Dự, Lưu Diễm, Tiếu Minh, Ngô Quang, Triệu Tinh, Kỷ Thanh Vũ, Lang tử, Vương Song, Trình Ngọc, cặn bã doanh sẽ cùng đi với tôi tới căn cứ.

Những người còn lại lưu thủ căn cứ, căn cứ dùng Trì Dương cầm đầu.

Đại cẩu tử đi triệu tập vật tư, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ xuất phát.Trì Dương trầm giọng nói:- Nhạc Trọng, để cho tôi đi căn cứ đi.Căn cứ bên kia có mười vạn tang thi tấn công, trong sáu ngàn người sống sót dám chiến đấu với tang thi không đủ hai ngàn.

Cộng thêm thế lực trong căn cứ như cài răng lược, chế ước lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau.Nhạc Trọng mang người tới căn cứ dù mang thêm cặn bã doanh cùng sáu tiểu đội cùng đi thì nh số không đủ bốn trăm.

Chẳng những đối mặt với thế lực trong căn cứu bạn địch khó phân, còn phải đối mặt với áp lực của mười vạn tang thi, hơi không cẩn thận sẽ có kết cục phân thân toái cốt.

Trì Dương nhìn ra điểm này cho nên chủ động muốn đi tới căn cứ.Nhạc Trọng nhìn Trì Dương và cự tuyệt:- Không được, Trì Dương, Đại Nham Trấn, Thạch Mã Trấn bên này cần anh, tiêu diệt toàn bộ tang thi trong thôn xóm chung quanh, khôi phục sản xuất không thể ngừng lại được..Nghe được Nhạc Trọng cự tuyệt, Trì Dương cũng bắt đầu trầm mặc.

Hắn cũng là bạn bè lâu năm của Nhạc Trọng, tự nhiên tinh tường Nhạc Trọng một khi quyết định sẽ sửa đổi.- Mọi người trở về nghỉ ngơi thật tốt.

Tan họp!Chấm dứt hội nghị Nhạc Trọng trở lại trong biệt thự.- Em cũng muốn theo anh đi căn cứSau khi trở lại biệt thự, ở trên hội nghị trầm mặc không nói, bây giờ Lộ Văn chợt ôm cánh tay Nhạc Trọng năn nỉ nói ra.

Nàng muốn cùng với Nhạc Trọng đối mặt với khó khănTrương Tĩnh thì mặc nội y màu đen thật sexy, ngồi chồm hỗm bên chân của Nhạc Trọng, cẩn thận từng li từng tí bớp chân của Nhạc Trọng.

Trước tận thế tình tình của nàng phản nghịch, lại thường xuyên xem chút ít kịch cung đình, biết rõ mình địa vị trong lòng của Nhạc Trọng không cao, bởi vậy trước Lộ Văn, Quách Vũ hai nữ đều biểu hiện thành thành thật thật.Ăn mặc áo ngủ màu trắng, Quách Vũ thuần khiết như tiểu công chúa thì nhu thuận ngồi bên phải Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhướng mày, cự tuyệt nói:- Không được!

Căn cứ bên kia quá mức nguy hiểm.Lộ Văn có chút không phục nói:- Em có công kích ma pháp, còn có trì dũ thuật, hiện tại đã cường hóa tới cấp 7.

Vì cái gì không thể đi cùng với anh?

Lần đầu tiên tân công vào Đại Nham Trấn chẳng phải em cũng xuất lực sao?Thế lực của Nhạc Trọng thiếu nhiều nhân thủ, hắn thân là thủ lĩnh thế lực nhưng cũng thường xuyên lên tuyến đầu săn giết tang thi.

Quách Vũ, Lộ Văn, Trần Dao có được kỹ năng cũng có thời gian ra chiến trường.

Một phương diện các nàng săn giết tang thi có thể đạt được cường hóa, một mặt khác cũng là để tiết kiệm đạn dược.Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Lúc này khác với lúc tấn công chiếm Đại Nham Trấn.

Lúc này chúng ta không phải đối mặt với mấy ngàn tang thi, mà là vượt qua mười vạn tang thi.

Không cẩn thận sẽ có cục diện toàn quân bị diệt, quá hung hiểm.

Chương 179: Lãnh binh vào thànhChỉnh sửa : kktruyen.comMười vạn tang thi cùng mấy ngàn tang thi là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Hơn nữa còn là mười vạn tang thi có tổ chức.Trong Đại Nham Trấn có đầu Z1 chỉ huy mấy ngàn tang thi đã làm Nhạc Trọng cảm thấy áp lực lớn lao, mười vạn đầu tang thi có tổ chức trở thành thi đàn thì có thể nghĩ.Lộ Văn quệt mồm, bất mãn nói:- Vì cái gì Kỷ Thanh Vũ có thể đi theo anh?Nhạc Trọng xoa bóp gương mặt nhỏ nhắn của Lộ Văn nói:- Kỷ Thanh Vũ thực lực em cũng biêt rõ ràng, thân thủ của nàng trong tang thi có thể bảo vệ mình.

Cho dù gặp được tình huống nguy cấp cũng có thể đào thoat.

Nàng tự nhiên có thể đi với anh rồi.Bản thân Kỷ Thanh Vũ tinh thông kiếm thuật, gia nhập dưới trương của Nhạc Trọng thì thập phần tích cực dẫn người đi sưu tìm vật tư, hơn nữa không ngừng chiến đấu cường hóa, trước mắt đã có xu thế được công nhận là cường giả thứ ba trong thế lực của Nhạc Trọng rồi.- Ngủ đi.Nhạc Trọng cúi đầu hôn lên trán của Lộ Văn cùng Quách Vũ, chợt nhắm mắt lại.

Mặc dù có mỹ nhân như hoa trong ngực, hắn cũng không có quá nhiều tâm tư khác.

Hắn phải giữ lại thể lực cùng tinh lực ứng đối chuyện có khả năng xảy ra trong tương lai.Quách Vũ co rúc trong ngực Nhạc Trọng nhìn qua gương mặt của hắn, thầm nghĩ trong lòng:- Thực lực!

Nếu như mình có đầy đủ thực lực thì có thể kề vai chiến đấu với anh ấy rồi.Sáng sớm hôm sau, hai chiến xa bộ binh, năm chiếc xe jeep Dongfeng vũ trang, một cỗ xe máy có trang bị hai cổ súng máy hạng nặng, bảy chiếc Đông Phong kilocalo, mười chiếc BMW, một cỗ xe dầu lớn, sáu chiếc xe buýt cải hoán chạy tới căn cứ của thành phố Lũng Hãi.Nhìn thấy đoàn xe không lồ này, Tiểu Thanh bay lượn trên không trung, dùng ánh mắt lợi hại của nó có thể dễ dàng tìm kiếm địch nhân.Lúc này Nhạc Trọng mang binh tới trợ giúp căn cứ thành phố Lũng Hãi, hắn cũng mang theo một nửa đạn dược trong xe theo.

Thi đàn vượt qua mười vạn không phải quả hồng mềm, nếu như không có chuẩn bị sung túc thì có khả năng táng thân trong miệng tang thi.Với tư cách điều kiện xuất binh của Nhạc Trọng, cửa thành căn cứ phía bắc giao cho Nhạc Trọng khống chế.

Bộ đội của Nhạc Trọng có thể thuận lợi tiến vào trong căn cứ thành phố Lũng Hãi.Nhưng mà khu vực phố Phượng Hoàng thì căn cứ phái trọng binh canh giữ, năm chiếc chiến xa bộ binh canh giữ, bao cát, lưới sắt, từng tốp binh sĩ trang bị tốt đang nhìn chằm chằm vào chỗ này.

Khu vực bên ngoài phố Phượng Hoàng cũng vạch ra nơi đóng quân của Nhạc Trọng.Căn cứ dựng phòng tuyến ngăn cản Nhạc Trọng mà thôi, nếu như thi đàn quy mô lớn tiến vào thì bọn họ tuyệt đối sẽ không cho Nhạc Trọng mang trọng binh tiến vào căn cứ.Nhạc Trọng vừa xuống xe tìm được Trần Thạch Đầu trầm giọng hỏi:- Tình huống trước mắt như thế nào rồi?

Lập tức đem hướng đi của thi đàn báo cáo cho tôi biết nào.Lúc này hai mắt Trần Thạch Đầu mang theo tơ mau, hiển nhiên đã có vài ngày ngủ không được ngon giấc, Nhạc Trọng vừa hỏi thì hắn nhanh chóng trả lời:- Hướng di động của thi đàn chính là hướng căn cứ, nhưng mà tốc độ di chuyển của chúng vô cùng chậm chạp.

Nếu như dựa vào tốc độ hiện tại mà tính thì ước chừng còn có mười ngày mới tới căn cứ này!Nghe Trần Thạch Đầu nói thì Nhạc Trọng khẽ chau mày.Huyện Thượng Lâm cách huyện Thanh Nguyên chỉ một trăm cây số, tốc độ di chuyển của tang thi thập phần chậm chạp, thế nhưng mà chúng có thể không hề gián đoạn di chuyển trong hai mươi bốn giờ, muốn dùng thời gian mười ngày tới căn cứ thì Nhạc Trọng có chút hoài nghi.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Thạch Đầu, trầm giọng hỏi:- Người cường tráng còn sốt sóng chiêu mộ được bao nhiêu rồi?Trần Thạch Đầu lập tức đáp:- Bốn trăm tên thanh niên trai tráng!Nghe nói thi đàn của huyện Thượng Lâm đang di chuyển tới nơi này, Trần Thạch Đầu đã quyết đoán chiêu mộ thanh niên trai tráng còn sông sót.

Sau khi trải qua huấn luyện thì bọn họ chính là binh sĩ hiếu chiến.Sau tận thế thì dù là nam nhân hay nữ nhân đều là tài nguyên đáng giá.

Nữ nhân có thể sanh con, sinh sôi nảy nở tộc đàn.

Mà nam nhân thì chính là chiến sĩ hiếu chiến, thế hệ tương lai sẽ do bọn họ gánh vách.

Vì ứng phó tình cảnh quẫn bách hiện tại, Trần Thạch Đầu tự nhiên phải chiêu mộ nam tử cường tráng.Nhạc Trọng hạ đạt ra lệnh:- Anh lập tức tổ chức cho bọn họ ăn cơm, thay phiên huấn luyện.

Trang bị đi tới chỗ Vương Song lĩnh.Bốn trăm nam nhân tổ chức phân phát trang bị và huấn luyện thì đối phó với tang thi cũng là lực lượng không nhỏ.Trần Thạch Đầu nói:- Tôi hiểu!

Buổi tối hôm nay có đặc biệt chuẩn bị yến hội, thành viên tham gia yến hội đều là thủ lĩnh các thế lực trong căn cứ.

Lôi Thành bên kia phát lời mời, hy vọng ngài có thể tham gia.

Nghe nói là thương nghị chuyện đối phó tang thi.- Tôi biết rõ!

Anh đi thông tri với bọn họ là tôi sẽ tới đúng giờ.Nhạc Trọng đi vào bên người Tiểu Thanh, xoay người nhảy lên lưng của nó.Tiểu Thanh lúc này so ra còn kém chim mẹ của nó, nhưng mà cũng là biến dị thú sãi cánh là mười lăm mét, chở down-l-oa,d P R.C mới, n hất tạ i- ,k.ktruyen..c-om người không thành vấn đề.Nhạc Trọng vỗ lưng của Tiểu Thanh, Tiểu Thanh chợt vỗ cánh bay lên trời, bay về hướng huyện Thượng Lâm mà đi.Trần Thạch Đầu có chút hâm mộ nhìn qua Nhạc Trọng cưỡi lên lưng của Tiểu Thanh, sau đó nhìn qua bốn trăm người mà mình chiêu mộ đi qua.Trên một mảnh đất trống trải của dân tị nạn, bốn trăm người sống sót tay đang cầm một chén cháo loãng, một tay cầm một cái màn thầu đang ăn trưa.Trần Thạch Đầu đi tới trước đám người còn sống sót này, lạnh lùng nói:- Trong ba mươi giây phải ăn xong đồ vật trong tay các người, sau đó lập tức tập hợp.Nghe Trần Thạch Đầu nói như vậy thì bốn trăm người lập tức ăn như điên màn thầu trong ta, cháo loãng cũng uống sạch, sau đó nhanh chóng tập hợp cùng một chỗ.Thu phục kho lương tực vùng ngoại ô huyện Thượng Lâm thì đãi ngộ của người sống sót trong căn cứ không tôt lên bao nhiêu.

Cháo loãng cứu tế chỉ hơi đặc hơn một chút.

Kho lương thực ngoài huyện Thượng Lâm dự trữ vô cùng phong phú, cho dù bốn thành cũng đủ cho một vạn người ăn được hai năm.

Nhưng mà sau khi tận thế thì đại bộ phận hạt giống không cách nào nảy mầm, cao tầng căn cứ vì chống cự lâu một chút, tự nhiên sẽ không khai phóng lương thực cho người sông sót ăn thả cửa.

Hơn nữa cao tầng của căn cứ có chút suy tính không nói ra.

Nếu để cho những người sông sót kia ăn no đủ sẽ không nghe theo khống chế.Dưới suy tính như vậy, người sống sót trong căn cứ không được ăn no, mặc không đủ ấm.

Trần Thạch Đầu cho những người sống sót kia đãi ngộ tốt hơn, bọn họ tự nhiên không buông tha cơ hội khó có được này.Trần Thạch Đầu vung tay lên, một gã đội viên đem Đại Khảm Đao, tấm chắn tới, vứt trên mặt đất chồng chất thành tòa núi nhỏ.Đem bốn trăm Đại Khảm Đao, bốn trăm mặt thuẫn thép, những trang bị này là do Đại Nham Trấn sản xuất ra.

Đại Nham Trấn thì ngày đó theo Nhạc Trọng đoạt lại thị trấn, ngay sau đó sản xuất ra đủ loại vật tư chống lại tang thi, một khắc cũng không có ngừng.Trần Thạch Đầu nói:-Mỗi người các ngươi sẽ cầm lấy một đại đao và một cái thuẫn!Những người sống sót kia cầm lấy đao và thuẫn lên, trong mắt hiện ra vẻ kinh nghi, nhưng mà vẫn đi lên cầm đao và tấm chắn lên.

Chương 180: Điều traChỉnh sửa : kktruyen.comTrần Thạch Đầu trầm giọng nói:- Chắc hẳn trong các người có kẻ đã đoán ra rồi.

Chúng ta phát dao bầu, tấm chắn cho các người chính là muốn cho các người chiến đấu với tang thi.

Nếu như các người không có gan chiến đấu với tang thi thì buông tấm chắn cùng dao bầu của mình và đi ra ngoài, từ nay về sau không quan hệ tới chúng ta.

Nếu như các người đồng ý hiệu lực cho Nhạc đội chiến đấu với tang thi.

Tôi cam đoan các người có thể mỗi ngày ăn no, còn có thể được ăn thịt.Nghe Trần Thạch Đầu nói thì trong bốn trăm người sống có người sắc mặt tái nhợt, tay run lên, dao bầu, thuẫn theo trong tay đều rơi xuống mặt đất.Chiến đấu với tang thi không phải là chuyện đơn giản như vậy.

Những tang thi kia dữ tợn và buồn nôn, hơn nữa có chiến lực cao, không cẩn thận sẽ bị vạch phá da, đây chính là chuyện bị biến thành tang thi a.Một gã người sống sót do dự một hồi vẫn vứt bỏ dao bầu, tấm chắn và đi ra bên ngoài.

Cho dù uống cháo loãn duy trì tính mạng thì hắn cũng không muốn chiến đấu với tang thi, đặc biệt là dùng dao bầu, tấm chắn là binh khí lạnh.Sau khi người sông sót đầu tiên rời khỏi, người thứ hai, thứ ba không ngừng rời đi, trong bốn trăm người sống sót 'Rầm Ào Ào' thoáng cái đã đi hơn hai trăm người, chỉ còn lại hơn một trăm người đứng đó.Tác chiến vũ khí lạnh cần nhất là dũng khí, người không có dũng khí thì căn bản không cách nào chiến đấu được.

Nếu như có thời gian, Nhạc Trọng chậm rãi huấn luyện cũng có thể huấn luyện bốn trăm người này chiến đấu với tang thi đấy, nhưng mà hiện tại hắn thiếu nhất chinh là thời gian, cũng chỉ có thể làm cho những kẻ nhát gan rời đi mà thôi.Những người sống sót rời đi là kẻ mới gia nhập căn cứ thành phố Lũng Hãi không lâu, bọn họ cũng không có bị đói khát tra tấn quá lâu, còn có tồn tại tưởng tượng với cao tầng.

Mà hơn một trăm người ở lại chính là người đi tới căn cứ từ ngày đầu, bọn họ đã bị đói khát giày vò không chịu nổi, chỉ cần có thể cho bọn họ ăn no thì làm gì bọn họ cũng nguyện ý.Nếu như nhân loại bị bức tới tuyệt đường sẽ sinh ra lực lượng phản chấn cực lớn.

Nhưng nếu như chỉ cần một đường sinh cơ, không ít người cũng không lựa chọn dốc sức liều mạng chiến đấu.Trần Thạch Đầu nhìn qua hơn trăm người sống sót, trầm giọng nói:- Rất tốt!

Vung đao một trăm cái!Hơn trăm người sống sót này bắt đầu luyện tập vung đao.Trần Thạch Đầu với tư cách là huấn luyện viên của hơn một trăm người này tập vung đao.

Hắn chính là đệ nhất thợ săn của Trần Gia Thôn, lại đi theo Nhạc Trọng tham gia nhiều lần chiến đấu, đối với đao pháp cũng có một ít tâm đắc.

Tuy so ra kiếm người dùng đao chân chính, nhưng mà huấn luyện những người sống sót trong căn cứ này không phải là vấn đề quá khó khăn.Thời điểm gã sống sót cuối cùng đã rời đi thì Vương Song đi tới trước người một đội viên nói:- Tên và lai lịch của những người kia đã ghi rõ ràng chưa?Tên đội viên kia nói:- Ghi rõ ràng.Vương Song lạnh lùng nói:- Rất tốt!

Những tên nhát gan như vậy thì chúng ta tuyệt đối không nhận lại phế vật!Vương Song chính một trong những tùy tùng đi theo Nhạc Trọng sớm nhất.

Tư chất và năng lực chiến đấu của hắn bình thường, trước mắt cũng không quá đáng là người cường x e m o.nl in-e t.ạ,i k ktruyen.,c,om- hóa tới cấp 9 mà thôi.

Nhưng mà dưới pháp tắc tận thế tàn khốc, hắn cũng chầm chậm bắt đầu lột xác.- Vâng!Trong nội tâm của tên đội viên kia rùng mình.Nhạc Trọng cưỡi Tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời cao.Bay lượn chính là mộng tượng của nhân loại, nhưng mà bay lượn lên trời cao không lãng mạn bằng tưởng tượng.

Tôc độ phi hành của Tiểu Thanh rất nhanh.

Giữa không trung mấy trăm mét thì gió mạnh như đao cắt qua người của Nhạc Trọng, cho dù Nhạc Trọng cường hóa thân thể vẫn cảm thấy thân thể tràn ngập khó chịu.Nhạc Trọng ghé vào lưng của Tiểu Thanh, liên tục vỗ nhẹ nói:- Bay chậm một chút!Tiểu Thanh thông linh, lúc này thả chậm tốc độ phi hành, chở Nhạc Trọng không vội không chậm bảo trì tốc độ vững vàng bay tới hướng huyện Thượng Lâm.Sau hai giờ thì Nhạc Trọng đã nhìn thấy thi đàn trong huyện Thượng Lâm đi ra.Thi đàn trong huyện Thượng Lâm đi ra ngoài rậm rạp chằng chịt nối dài với nhau, cơ hồ không nhìn thấy giới hạn ở đâu, chậm rãi đi lại trên mặt đất, giống như một đạo thủy triều đen.Những nơi thi đàn đi qua thì gà bay chó chạy, vô số dã thú, yêu thú biến dị nhỏ yếu trốn vào nơi ở của mình hoặc chạy ra khắp bốn phương tám hướng.Trong thi đàn này, tất cả S1, S2 qua lại nhanh như thiểm điện, nhảy ra khỏi thi đàn tùy ý săn giết những dã thú chạy trốn, yêu thú biến dị nhỏ yếu, thôn phệ huyết nhục của chúng không còn.Một con trâu biến dị mạnh mẽ đâm thẳng vào trong thi đàn, đem vô số tang thi đụng bay.

Sau khi nó đánh bay mấy chục đầu thi đàn xong, hung hăng đâm vào người của một con L2, sừng trâu bén nhọn đâm xuyên qua thân thể của L2.Bàn tay lớn của cự hán L2 lúc này không chút yếu thế đánh lên đàu của con trâu biến dị, sức lực mạnh mẽ bộc phát ra ngoài, ngạnh sanh sanh đánh nát não trong đầu của con trâu biến dị.Đầu trâu biến dị vừa chết thì những tang thi bình thường giống như ruồi bâu xác thối lao tới gần, cắn nuốt huyết nhục của con trâu biến dị.Một con mèo rừng to lớn như con báo nhảy vào trong đàn tang thi, một ngụm một cắn mất đầu của tang thi.

Tốc độ của tang thi bình thường không có nửa điểm phản kháng con mèo rừng này.Đột nhiên lúc này bảy con S2 từ trong thi đàn nhảy ra ngoài, giống như quỷ mỵ dình chặt vào con mèo biến dị kia.

Nanh vuốt tề động, con mèo biến dị bị bảy con S2 vây công rất nhanh bị xé thành từng mảnh nhỏ bị đại lượng tang thi thôn phệ huyết nhục.Một con rắn nước biến dị từ trong dòng sông nhỏ lao ra ngoài, ỷ vào lân giáp đao thương bât nhập của mình tùy ý cắn nuốt những tang thi kia.Những tang bình thường không phải là đối thủ của rắn nước biến dị, ngay cả lân giáp của nó cũng không phá được.

Con rắn nước biến dị kia ăn uống dễ dàng.Đột nhiên lúc này trong thi đàn có sáu mươi đầu S2 và sáu mươi đầu H1 đi tới, sáu mươi đầu H1 hé miệng, sáu mươi hỏa cầu đánh vào người của con rắn nước biến dị kia, trực tiếp đánh nát đầu của con rắn nước biến dị.Tuy lân giáp của rắn nước bình thường có thể ngăn cản móng vuốt của tang thi bình thường, nhưng mà không thể ngăn cản được công kích hỏa cầu của H1 đánh ra.Đại lượng tang thi lúc này vây lại, cắn nuốt huyết nhục của con rắn nước biến dị kia.- Thật là lợi hại!

Nếu như chiến đấu thì đám H1 này là tồn tại phải giải quyết đầu tiên.Ở trên bầu trời Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này, trong nội tâm có chút phát lạnh.

Ngay cả rắn nước biến dị mạnh mẽ cường hoành đối mặt với thi đàn cũng chỉ nuốt hận mà thôi.

Đòn sát thủ của hắn chính là da rắn nước đối diện với hỏa cầu của H1 cũng không cách nào bảo hộ được nói chi là tinh nhuệ của hắn.Nhạc Trọng vỗ vỗ lưng của Tiểu Thanh trầm giọng nói:- Xuống dưới, Tiểu Thanh!Tiểu Thanh vỗ cánh, lại bay tới hướng của đám H1.Nhạc Trọng trên hư không liền dùng hỏa diễm ma pháp trận, băng trùy ma pháp trận lăng không hiện ra.

Sau một khắc một đoàn hỏa cầu cùng một quả băng trùy bắn tới, đánh vào đầu lâu của hai con H1 bên dưới, trực tiếp tiêu diệt hai con H1 tại chỗ.

Chương 181: Dạ yếnChỉnh sửa : kktruyen.comTiêu diệt hai con H1 kia xong, Nhạc Trọng giơ gai độc bắn ba phát vào H1 bên dưới.Trong di động cao tôc, xạ kích của Nhạc Trọng chịu ảnh hưởng, ba phát đạn chỉ bắn lên người của L2 để lại hai cái động lớn, một phát bắn c hỉnh -s ử.a b ở,i kktr uye n.c o m vào đầu lâu của H1 bên dưới, trực tiếp nổ tung thành một đoàn máu tươi.Nhìn thấy hiệu xuất xạ kích của hai độc không cao, bàn tay của Nhạc Trọng liên tục huy động, một quả lựu đạn khoai lang ném từ trên cao xuống.Oanh!

Oanh!Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, bảy tám đầu H1 cùng L2 bị lựu đạn khoai lang bao phủ.Sau khi ném ra bảy tám quả lựu đạn khoai lang xong, một cổ cảm giac cực kỳ nguy hiểm hiện ra trong lòng của Nhạc Trọng, hắn vỗ phần lưng của Tiểu Thanh quát lớn:- Dùng tốc độ nhanh nhất!Tiểu Thanh chợt vỗ cánh, nó như cung tên bắn đi lao thẳng lên bầu trời.Thời điểm Tiểu Thanh bay lên đám mây không lâu, tất cả H1 cùng L2 nhìn lên, lúc này nhắm thẳng vào vị trí của Nhạc Trọng lúc nãy. mà đám H1 phóng ra năm mươi viên hỏa cầu bay tới.

Nếu như bị năm mươi hỏa cầu bắn trung, Tiểu Thanh cũng khó thoát khỏi cái chết.- Thật khó làm!

Nếu như có máy bay ném bơm thì tốt rồi.Trong đám mây, Nhạc Trọng ghé vào lưng của Tiểu Thanh và nhìn qua thi đàn khổng lồ bên dưới.Tang thi bên dưới rậm rạp chằng chịt, nếu như là trước tận thế mấy chiếc chiếc máy bay ném bơm cỡ lớn bỏ bom là có thể tiêu diệt được rồi.

Loại thi đàn đông đảo như vậy là mục tiêu quá dễ tiêu diệt, đáng tiếc trong tay Nhạc Trọng đừng nói máy bay ném bom, cho dù là trực thăng cũng không có.Nhạc Trọng ở trên bầu trời cũng không có vứt lựu đạn xuống, trong cuộc chiến với đàn chuột thì lựu đạn của hắn tiêu hao thật lớn.

Hắn không muốn đem những lựu đạn quý giá này dùng trên tang thi bình thường.Nhạc Trọng ghé vào lưng của Tiểu Thanh, cẩn thận quan sát thi đàn dị động bên dưới, rốt cục phát hiện ra nguyên nhân khiến thi đàn chậm chạp.Thi đàn như biển này không phải một đường thẳng tiến tới căn cứ thành phố Lũng Hải, mà là hướng về gần thành trấn mà di động, một đám lớn thi đàn trong thành trấn kia lung la lung lay đi tới thi đàn khổng lồ, gia nhập vào trong thi đàn này, làm cho thi đàn càng trở nên khổng lồ hơn.Bởi vì thi đàn không ngừng tiến về phía huyện Thượng Lâm, thi đàn mấy thành trấn chung quanh huyện Thanh Nguyên không ngừng gia nhập tăng binh lực, cho nên thi đàn khổng lồ mới chậm chạp như vậy.- Mười ngày sau chỉ sợ chúng ta không chỉ đối mặt với thi đàn mười vạn đâu.Nhạc Trọng nhìn qua những tang thi không ngừng gia nhập vào đoàn đội, trong nội tâm có chút trầm xuống.Nhưng mà tuy chậm chạp, phương hướng di động của thi đàn khổng lồ chính là huyện Thanh Nguyên, chậm nhất mười ngày sau thi đàn khổng lồ này sẽ tiến vào căn cứ.- Tang thi trí tuệ ở đâu?Trên bầu trời Nhạc Trọng nhìn qua bốn phía tìm kiếm tang thi loại hình chữ Z kia.

Nhưng mà dáng người tang thi chữ Z thấp bé, lại trốn ở sâu trong thi đàn, Nhạc Trọng ở trên bầu trời căn bản không cách nào phát hiện ra tung tích của tang thi chữ Z.Sưu tầm một hồi không có kết quả gì, Nhạc Trọng ghé vào lưng của Tiểu Thanh và bay thẳng về hướng thành phố Lũng Hãi, hắn ở trên bầu trời quan sát địa hình.Chiến tranh chú ý là thiên thời, địa lợi, nhân hòa.

Địa lợi thập phần trọng yếu, nếu dùng tốt có thể chống dỡ mười vạn tinh binh.

Nhạc Trọng trước đây cũng không có tới khu vực này, tự nhiên muốn hảo hảo quan sát thực địa một phen.Lúc chạng vạng tối, Nhạc Trọng mang theo Kỷ Thanh Vũ, Trình Ngọc ba người xuyên qua phong tỏa phố Phượng Hoàng đi vào trong biệt thự tổ chức yến hội.Vào trong biệt thự Trình Ngọc biến mất trong bóng đêm nồng đậm.

Hắn là một gã thích khách, hắc ám chính là màu sắc tự vệ tốt nhất của hắn.

Hắn che dấu trong bóng đêm thì phát huy sức chiến đấu mạnh hơn bình thường gấp mười lần.Ngọn đèn sáng và phục vụ viên ăn mặc đồng phục sạch sẽ xuyên qua lại trong yến hội.

Nam nữ áo mũ chỉnh tề học đòi văn vẻ cầm ly rượu trong tay bàn luận với nhau đủ chuyệnỞ bên kia yến hội có một bàn dài.

Ở trên bàn dài có bầy đặt các loại hoa quả, bánh ngọt, salad, đồ uống cùng các món ăn mặn, thức ăn hơn hai mươi loại.Nhìn qua cảnh tượng này trong biệt thự, rất khó có người liên tưởng tới tang thi đầy đất sắp tới, lương thực thiếu thốn, hạt giống không thể nảy mầm, bây giờ lại là tận thê.

Càng đừng đề cập tới mấy khu dân cư nghèo chung quanh biệt thự này khắp nơi đều là quần áo tả tơi, vì một khối bành mì có thể bán thân mà sống sót.- Nhạc Trọng, anh đã tới.Nhạc Trọng vừa đi vào biệt thự, Cố Viêm Dực anh tuấn hào hoa con mắt sáng ngời đi tới bên cạnh Nhạc Trọng.Cố Viêm Dực đi tới bên người Nhạc Trọng, nhìn thấy bên người Nhạc Trọng là Kỹ Thanh Vũ mặc võ sĩ phục bó sát, eo mang Phảng Chế Đường Đao, lộ ra tư thế hiên ngang, trong mắt hiện ra thần sắc ảm đạm, mỉm cười nói:- Vị này có phải là Kỷ Thanh Vũ không?

Nhạc Trọng, đây là bạn gái của anh sao?

Mị lực của anh đúng là ghê gớm, Thanh Vũ chính là tình nhân trong mộng của rất nhiều người trong căn cứ đấy.Kỷ Thanh Vũ, Trần Dao ở trong căn cứ cũng là nhân vật có đặc quyền.

Cố Viêm Dực cũng biết rõ những nữ hài có đặc quyền này.Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng nói:- Đáng tiếc, anh đoán sai.

Chúng tôi chỉ là bạn tốt.Trong mắt đẹp của Kỷ Thanh Vũ có dị quang chớp động liên hồi, không nói thêm gì, chỉ lẳng lặng đứng bên người Nhạc Trọng.Cố Viêm Dực cười cười dẫn Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ đi vào trong một góc đại sảnh.Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ hai người mặc quần áo bình thường thoải mái, mặc quần áo võ sĩ cho nên không hợp với hào khí trong yến hội, trong yến hội có rất nhiều người đem ánh mắt khó chịu nhìn qua.Những ánh mắt kia rơi vào quần áo thoải mái của Nhạc Trọng thì hiện ra thần sắc khinh miệt, thời điểm Nhạc Trọng ngưng mắt nhìn qua thì đại bộ phận ánh mắt khinh miệt toàn bộ rút đi, chỉ còn lại ngưng trọng và kính sợ.Nơi này là yến hội, những người ăn mặc quần áo dạ hội, áo mũ chỉnh tề phần lớn là đầu mục lớn nhỏ trong căn cứ này.

Bọn họ phần lớn phái người tham gia hoặc là chính mình tham dự thu phục kho lương thực ở huyện Thượng Lâm.

Đối với thực lực cường hoành của Nhạc Trọng lúc đó thì bọn họ nhìn thấy vô cùng rõ ràng, bọn họ tự nhiên không dám khinh thị Nhạc Trọng nửa phần.Không ít thủ lĩnh thế lực nhìn qua Nhạc Trọng thì ngược lại muốn đi lên lôi kéo làm quen với Nhạc Trọng.

Chuyện tương lai không ai biết được.

Thế nhưng mà trong tận thế có thể kết giao một gã cường giả thế lực to lớn không có gì sai cả.Lúc này có một nhóm nam nữ áo mũ chỉnh tề tay càm chén rượi nói chuyện phiếm nhìn qua Nhạc Trọng bên này, một nữ tử mặc đồ dạ phục đỏ lộ ra nửa ngực, dáng người đầy đặn, tóc vấn cao và trang điểm rang nhã, tướng mạo diễm lệ nhìn qua Nhạc Trọng, cười lạnh mỉa mai nói:- Không ngờ còn có hai lúa mặc quần áo bình thường tham gia yến hội.

Đúng là không hiểu lễ nghi mà.

Chương 182: Hung ácChỉnh sửa : kktruyen.comMột thiếu phụ ăn mặc xinh đẹp, dáng người có chút đẹp đẽ xinh xắn nhìn qua Nhạc Trọng và nhìn Cố Viêm Dực lạnh lùng cười nói:- Cố thiếu, hai kẻ hai lúa này là bạn của anh sao?

Bọn họ cũng quá không có kiến thức a?

Đây chính là yến hội do Lôi doanh trưởng tổ chức, anh cho hai người này tiến vào hình như quá thất lễ đấy?Viêm Vương Cố Chi Hành tại căn cứ thành phố Lũng Hãi này có thế lực không nhỏ.

Nhưng mà trong căn cứ thành phố Lũng Hãi này ngư long hỗn tạp, các loại thế lực cài răng lược.

Viêm Vương Cố Chi Hành tuy là người cường hóa, nhưng mà trong ít thế lực lớn cũng không phải nhân vật cái gì không dậy nổi.

Trong căn cứ có quân đội duy trì trật tự, Viêm Vương Cố Chi Hành nếu dám dùng thế lực của mình đối khó người trong đặc khu, một phát hỏa tiễn 40 là tiễn bọn họ quy thiên ngay.Hai thiếu phụ xinh đẹp này trong căn cứ chính là nữ nhân của bang chủ hai thế lực lớn Thanh Lang Bang, Đại Đao Bang.

Thanh Lang Bang, Đại Đao Bang là hai bang phái phụ thuộc vào Lôi Thành, chuyên môn giúp cho Lôi Thành, Lôi Thắng làm chút ít chuyện dơ bẩn mà bọn họ không muốn ra mặt.

Hai bang phái này thường xuyên tranh phong, ám đấu với thế lực của Viêm Vương Cố Chi Hành.Thiếu phụ tóc vấn cao chính là nữ nhân của bang chủ Vương Thiên Thanh Lang Bang, tên là Trương Diễm.

Nữ nhân mặc trang phong đẹp đẽ chói mắt và dáng người diễm phụ chính là nữ nhân của Tiết Nhất Đao bang chủ Đại Đao Bang, tên là An Nghiên Hoa.Nghe được cái kia hai gã xinh đẹp nữ nhân mỉa mai, Nhạc Trọng nhướng mày, dừng bước, ánh mắt lạnh như băng chằm chằm vào Thanh Lang Bang bang chủ Vương Thiên.Vương Thiên nhìn ánh mắt lạnh như băng của Nhạc Trọng nhìn qua thì thân thể run lên, hung hăng tát một cái vào mặt của Trương Diễm, hung dữ mắng:- Tiện nhân!

Mày câm miệng cho lão tử.

Vị trước mắt này chíh là Nhạc Trọng Nhạc đội trường!

Còn không quỳ xuống xin lỗi Nhạc đội!Bang chủ Vương Thiên của Thanh Lang Bang cũng có tham dự cuộc chiến tiêu diệt đàn chuột biến dị, hăn cũng tận mắt nhìn thấy Nhạc Trọng cường hoành.

Đồng thời với tư cách tay sai của Lôi Thành, hắn cũng tinh tường lực lượng trong tay của Nhạc Trọng có thể chiến một trận với Lôi Thành, là đối tượng mà chủ tử Lôi Thành cực kỳ muốn lôi kéo.

Băng Vương Hội bị diệt như thế nào hắn cũng rõ ràng, hắn cũng không muốn trở thành Trương Vân thứ hai.Trương Diễm chẳng qua là một trong rất nhiều nữ nhân của Vương Thiên, hắn cũng chỉ đem Trương Diễm trở thành một món đồ chơi, cũng không có quá mức coi trọng.Trương Diễm bị Vương Thiên tát một cái, khuôn mặt thoáng cái sưng lên.

Sắc mặt của nàng ta trở nên vô cùng tái nhợt, hai mắt nước mắt tuôn ra, nàng nhìn qua Nhạc Trọng vô cùng khuất nhục quỳ gối trước Nhạc Trọng và khóc rống nói ra:- Thực xin lỗi, Nhạc Trọng đội trưởng!

Là tôi có măt như mù, mạo phạm ngài.Tuy Vương Thiên mặc áo mũ chỉnh tề trong yến hội, nhưng mà hắn cũng là thế hệ tâm ngoan thủ lạc,Trương Diễm cũng không dám có chút trái lời của Vương Thiên.Vương Thiên có chút vô sỉ nhìn qua Nhạc Trọng áy náy cười nói:- Thật có lỗi, Nhạc đội trường!

Tôi là Thanh Lang Bang Vương Thiên, là tôi quản giáo không nghiêm! !

Kính xin ngài thứ lỗi.Nhạc Trọng nhìn qua bang chủ Đại Đao Bang Tiết Nhất Đao một cái, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Tiết Nhất Đao.Tiết Nhất Đao lập tức cảm thấy trong nội tâm sinh ra hàn ý.

Nhưng mà hắn đã quen làm bang chủ, cũng không muốn học vô sỉ như Vương Thiên kia được, nhìn qua Nhạc Trọng nịnh nọt ton hót cho qua.

Hắn chỉ lặng lẽ đứng đó, không cho An Nghiên Hoa xin lỗi Nhạc Trọng.An Nghiên Hoa trông thấy Trương Diễm quỳ gối trước người Nhạc Trọng thì làm sao không biết mình đá phải tâm thép, sắc mặt trắng bệch, nhìn qua Tiết Nhất Đao đi tới vài bước, hy vọng nam nhân này bảo hộ cho nàng.- xem online tại kktruyen.com Quản tốt miệng thúi của nữ nhân của mày!Nhạc Trọng nhìn qua Tiết Nhất Đao đang trầm mặc, trong mắt hàn quang lóe lên đi tới trước một bước, hung hăng tát vào mặt của Tiết Nhất Đao một cái, đánh cho Tiết Nhất Đao mắt bốc kim tinh, khóe miệng tràn máy.- Mày muốn chết!Tiết Nhất Đao từ khi phụ thuộc Lôi Thành, sau đó lên làm bang chủ Đại Đao Bang, một đường thuận phong sơn thủy, cũng chưa từng bị người nào vũ nhục như vậy.

Hắn thoáng cái huyết khí xông lên, hai mắt đỏ thẫm, cũng không để ý thực lực song phương chênh lệch, một đấm đánh về phía .Tiết Nhất Đao trước tận thế là một huấn luyện viên quyền thái.

Nắm đấm vừa nặng vừa nhanh, người bình thường chỉ cần bị hắn đánh trúng một quyền sẽ bị hắn phế bỏ.

Hắn có một thân bổn sự, cộng thêm phụ thuộc Lôi Thành từ sớm cho nên được nâng đỡ thật nhiều.- Ngu xuẩn!Tiết Nhất Đao đánh ra một quyền này còn có thể uy hiếp người cường hóa cấp thấp, nhưng mà chống lại Nhạc Trọng là người cường hóa tốc độ nhanh gấp bảy lần người bình thường lại chậm kinh người.Nhạc Trọng né qua một bên đá một cước, nhẹ nhõm né qua Tiết Nhất Đao công kích.

Một kích của hắn đá vào chân của Tiết Nhất Đao, trực tiếp đá Tiết Nhất Đao té trên mặt đất, sau đó một cước nện vào lưng của Tiết Nhất Đao.Tiết Nhất Đao oa một tiếng rồi phun một ngụm máu tươi, giống như chó chết giãy dụa với chân của Nhạc Trọng không ngừng.Tuy đều là tay sai dưới trướng của Lôi Thành, Vương Thiên cùng Tiết Nhất Đao hai người bằng mặt không bằng lòng, song phương nói lý ra ra là vì lợi ích mà ám đấu không ngớt.

Nhìn thấy Tiết Nhất Đao như chó chết bị Nhạc Trọng dẫm nát dưới chân, trong lòng Vương Thiên bên kia có chút hả hê, lại có chút sợ hãi, tâm tình đúng là cực kỳ phức tạp.- Nhạc đội, là miệng của tôi thối!

Là miệng tôi tiện, cầu ngài buông tha Nhất Đao!

Van cầu ngài!

Thực xin lỗi!

Thực xin lỗi!An Nghiên Hoa nhìn thấy Tiết Nhất Đao bị Nhạc Trọng dẫm nát dưới chân, giông như chó chết không ngừng giãy dụa, thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng và đau khổ cầu xin.Trong tận thế nhân mạng còn kém hơn cả con chó.

An Nghiên Hoa lớn lên làm dáng người xinh đẹp, nếu không có Tiết Nhất Đao che chở nàng.

Nàng tuyệt đối không có khả năng vượt qua sinh hoạt tốt như vậy.

Tiết Nhất Đao đối xử với nàng coi như tốt, cũng không có như Vương Thiên xem như đồ chơi mà sử dụng, nàng cũng tồn tại tâm tư báo đáp Tiết Nhất Đao.Xung đột bên này bị nhân viên bảo an chú ý tới, bảy tên người cường hóa mặc đồng phục màu đen đi qua bên này, vây quanh Nhạc Trọng cùng Tiết Nhất Đao.- Xảy ra chuyện gì?Một gã dáng người khôi ngô, thế đứng thẳng, làn da ngăm đen, thân thể rắn chắc, hai mắt hữu thần tiến lên hỏi.Vương Thiên tiến lên một bước, nhìn qua tên bảo tiêu này và nói:- Giao đội trưởng, đây là hiểu lầm mà thôi!

Là Thạch Mã Trấn Nhạc Trọng Nhạc đội trường cùng Đại Đao Bang Tiết Nhất Đao huynh đệ xảy ra chút hiểu lầm nhỏ.

Không có đại sự gì.Vương Thiên nhanh chóng điểm ra thân phận của Nhạc Trọng.

Lôi Thành muốn mời chào Nhạc Trọng, chiếm đoạt thế lực của Nhạc Trọng thì không ít người biết trong lòng.

Vương Thiên có thể không muốn bởi vì mình làm cho bộ hạ trực thuộc của Lôi Thành và Nhạc Trọng có xung đột.

Nếu là như vậy, sau đó Lôi Thành tuyệt đối không tha cho hắn.Tên bảo tiêu này là cao thủ người cường hóa dưới trướng của Lôi Thành, tên là Giao Minh.Nghe được tên của Nhạc Trọng thì ánh mắt co rút lại đánh giá Nhạc Trọng.Nhạc Trọng dời chân dẫm nát Tiết Nhất Đao ra, nhìn qua Giao Minh mỉm cười nói.- Đây đúng là một hồi hiểu lầm.Tiết Nhất Đao chậm rãi đứng lên, vô cùng oán độc nhìn Nhạc Trọng, cố nén sát ý và tức giận trong lòng nhìn qua Giao Minh nói:- Đây là một hồi hiểu lầm.

Chương 183: Pháp tắc tận thếChỉnh sửa : kktruyen.comTiết Nhất Đao từ trong khuất nhục tỉnh táo lại, hắn không phải người ngu, hắn vì kế hoạch của Lôi Thành cho nên phải nhịn cơn tức này xuống.

Nếu không Lôi Thành sẽ không cho hắn quả ngon mà ăn.

Cái danh hiệu bang chủ Đại đao bang này nghe thì rất vang dội, nhưng mà trong mắt của Lôi Thành thì chẳng qua chỉ là một tên tay sai mà thôi.- Không cho phép đùa giỡn ở chỗ này.

Nếu như có lần tiếp theo thì mời các người đi ra ngoài.Giao Minh nhìn thật sâu qua Nhạc Trọng, cưỡng chế chiến ý trong nội tâm, sau đó mang theo bộ hạ rời đi.- Thật có lỗi, là tôi không giáo dưỡng nữ nhân của mình!Tiết Nhất Đao vô cùng oán độc nhìn qua Nhạc Trọng, hít sâu một hơi, cố nén khuất nhục nhìn qua Nhạc Trọng xin lỗi.- Quản tốt người của mình.Nhạc Trọng nhìn Tiết Nhất Đao và đi theo Cố Viêm Dực vào một góc của yến hội.- Đi!Tiết Nhất Đao ở trước mặt nhiều người bị xấu mặt như vậy, không còn có mặt mũi ở chỗ này, hắn kéo An Nghiên Hoa đi vào một góc.

Hiện tại ánh măt của mọi người nhìn qua giống như đao găm vào người của hắn.Da mặt của Vương Thiên đúng là thật dày, mang theo Trương Diễm mặt sưng phù vào trong một góc.

Tuy sắc mặt của Trương Diễm có chút cứng ngắc, nhưng mà những thiếu phụ nơi này đang đưa mắt nhìn qua xem trò vui.Đi vào trong một góc, Nhạc Trọng nhìn thấy không ít người quen của mình.Nơi này có Cố Phỉ Phỉ, Trữ Tử Hiên, Mã Bố, Cổ Lực, Đường Hoàng cùng bốn nữ nhân mặc đồ dạ hội, cách ăn mặc thập phần xinh đẹp.

Bố nữ nhân này mặc đồ dạ hội bạo lộ trước mặt của nam nhân, diệu ngữ cười nói liên tục làm hào khí giải tỏa không ít.Không uống rượu cho nên Trữ Tử Hiên áo mũ chỉnh tề, hào hoa phong nhã, căn bản nhìn không nhìn ra ngày đó điên cuồng cỡ nào.Cố Phỉ Phỉ hôm nay ăn mặc một thân đồ dạ hội màu tím, trên n gu.ồn. ,: k k-truye.n-.c om mặt trang điểm thanh nhã, làm cho nàng lộ ra vài phần thành thục, bờ môi của nàng hơi đậm làm cho nàng thoạt nhìn tràn ngập dã tính mị lực.Nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới, đôi mắt dễ thương của Cố Phỉ Phỉ đảo qua, khóe miệng có chút nhảy lên, mang theo nụ cười vui vẻ nói:- Nhạc Trọng, anh đúng là uy phong thật lớn a.Vừa rồi Nhạc Trọng giáo huấn Tiết Nhất Đao cũng bị Cố Phỉ Phỉ nhìn vào trong mắt, nàng nhìn thấy Vương Thiên ngang ngược càn rỡ dựa vào cha hắn là Viêm Vương Cố Chi Hành cùng Tiết Nhất Đao không nhìn cha của nàng vào mắt lại chịu thua Nhạc Trọng, nàng nhịn không được mở miệng chọc Nhạc Trọng một câu.- Cô quá khen.Nhạc Trọng sắc mặt không thay đổi ngồi trên ghế sa lon, cầm lấy một quả táo bỏ vào miệng.Cố Phỉ Phỉ nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ bên người Nhạc Trọng, trong lòng có chút không thoải mái hỏi:- Phương Sở đâu rồi?

Tại sao nàng không đi với anh, vài ngày như vậy anh đổi nữ nhân rồi sao?

Nữ nhân anh đổi rất khó chịu.Cố Viêm Dực nghe được Cố Phỉ Phỉ nói lời bén nhọn như vậy, lông mày nhíu lại, trầm giọng quát:- Phỉ Phỉ, em có biết lễ phép không vậy!Cố Viêm Dực cũng không phải là người không biết nặng nhẹ.

Nhạc Trọng hiện tại làm cho rất nhiều thế lực trong căn cứ kiêng kỵ và sợ hãi.

Viêm Vương Cố Chi Hành tuy ở trong căn cứ thanh danh hiển hách, thế lực khổng lồ, nhưng mà so với kẻ khống chế ba ngàn người sống sót, có trang bị vũ khí hiện đại, dưới trướng có được rất nhiều người cường hóa như Nhạc Trọng thì thua kém rất nhiều.Cố Phỉ Phỉ mặc dù có chút phản nghịch, thế nhưng mà nàng không có ngu ngốc, nàng hối hận khi nói ra lời này, nàng lập nhìn qua Nhạc Trọng nói lời xinh lỗi:- Thực xin lỗi, Nhạc Trọng.Vừa rồi Nhạc Trọng giáo huấn Tiết Nhất Đao làm cho Cố Phỉ Phỉ sinh ra một tia sợ hãi với Nhạc Trọng.- Không có việc gì!Nhạc Trọng mỉm cười, cũng không có quá mức so đo.Tính tình Cố Phỉ Phỉ có chút phản nghịch và thẳng, lần đầu tiên gặp mặt thì Nhạc Trọng cũng đã biết rõ.

Hắn vừa rồi sở dĩ muốn giáo huấn Tiết Nhất Đao chính là chọn người lập uy mà thôi.Sau tận thế thì trật tự sụp đổ, luật rừng đã phát huy tới tận cùng, người mềm yếu chỉ bị người ta khi dễ lại khi dễ.

Được một tấc lại muốn tiến một thước mới là chủ lưu.

Trong căn cứ này thế lực như cài răng lược, nếu như Nhạc Trọng không lập uy, người khác sẽ cho rằng hắn mềm yếu có thể lấn, đủ loại khiêu khích, thăm dò sẽ không hẹn mà tới.Cho dù Nhạc Trọng thực lực cường hoành, nhưng nếu tính cách mềm yếu thì hắn sẽ bị các thế lực này như sói đói xông vào xé thành phấn vụn.Cố Phỉ Phỉ cùng Nhạc Trọng là bạn bình thường, Nhạc Trọng tự nhiên sẽ không bởi vì nàng nói một câu vô tâm mà gây chuyện.Cố Viêm Dực nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng và đi thẳng vào vấn đề.- Nhạc Trọng, anh cho rằng có thể giữ vững vị trí trong căn cứ sao?Nghe Cố Viêm Dực nói vậy thì Trữ Tử Hiên lúc này nhìn sang Nhạc Trọng.

Tang thi ở huyện Thượng Lâm đang dị động về phía bên này, bọn họ cũng đều biết.

Mọi người quan tâm nhất chính là vấn đề huyện Thanh Nguyên thủ được hay không.Nếu như thủ không được thì nên chuẩn bị từ sớm, bằng không thì đến lúc đó sẽ có phiền toái diễn ra.Đang ngồi trong đám người, cũng chỉ có Nhạc Trọng mang binh cùng tang thi chiến đấu, thu phục hai thị trấn nhỏ, hắn là người có quyền lên tiếng nói nhất.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi chậm rãi nói ra:- Huyện Thanh Nguyên có thể giữ vững vị trí tỷ lệ chỉ có hai thành.

Cái này còn phải là toàn bộ người trong căn cứ đồng tâm hiệp lực với nhau mới được.

Nếu dựa vào tình huống trước mắt, muốn giữ vững vị trí căn cứ chỉ sợ xác xuất không được một thành.Trữ Tử Hiên nhịn không được chen miệng nói:- Không thể nào?

Nhạc Trọng, lúc trước Lôi doanh trưởng mang theo binh lực chưa đủ một danh đi thu phục huyện Thanh Nguyên.

Hiện tại hắn chẳng những chiêu mộ binh lực một doanh.

Hơn nữa trong căn cứ có nhiều người như vậy làm sao có thể thủ không được chứ?Tận thế mới bắt đầu, Lôi Thành bằng vào binh sĩ của mình tiêu diệt được toàn bộ tang thi trong huyện Thanh Nguyên, hoàn toàn thu phục huyện Thanh Nguyên.

Chính là vì như thế đại bộ phận người trong căn cứ đều có lòng tin vào việc thủ vững căn cứ.Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Tang thi đã tiến hóa.

Chắc hẳn các ngươi cũng đã biết rõ.

Lúc này tấn công huyện Thanh Nguyên số lượng tang thi vượt qua mười vạn con, trong đó tang thi tiến hóa loại hình hai có mấy trăm, tang thi loại hình một có mấy ngàn.

Trong tang thi còn có tang thi trí tuệ chỉ huy.

Có chỉ huy thống nhất, hiện tại thực lực của tang thi mạnh hơn không chỉ mười lần.

Mà chúng ta bên này Lôi doanh trưởng mang binh thu phục huyện Thanh Nguyên đã tiêu hao lượng lớn đạn dược.

Nếu so sánh thì thủ vững vị trí huyện Thanh Nguyên tự nhiên thập phần khó khăn.Nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì mọi người lâm vào trầm mặc.

Nếu như thật như Nhạc Trọng nói thì quá nguy hiểm rồi.Thời điểm mọi người đang trầm mặc thì Lôi Thành cùng con của hắn Lôi Thắng và hơn mười người cường hóa đi vào trong yến hội.Sau khi Lôi Thành đi đến đài cao, ngọn đèn trong phòng tối sầm lại, một đạo quang mang chiếu vào trên người hắn.- Hoan nghênh mọi người đêm nay cho kẻ hèn này hãnh diện khi tham gia yến hội này.Lôi Thành ăn mặc một thân quân trang, đứng trên đài cao lộ ra nụ cười vui vẻ hào hùng, dù ai cũng không cách nào từ biểu hiện của hắn mà nói hắn là kẻ hẹp hồi, ngụy quân tử am hiểu chọc dao sau lưng của người ta.

Chương 184: Ba cự đầu thương nghị. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comLôi Thành vừa nói ra lời này thì trực tiếp tiến vào chính đề:- Chư vị chắc hẳn cũng đã biết rõ, mười vạn tang thi huyện Thượng Lâm đang từ từ tới gần chúng ta.

Hiện tại căn cứ chúng ta đã tới tồn vong trong trước mắt.

Tôi hy vọng toàn bộ mọi người trong căn cứ buông bỏ tư oán với nhau, liên thủ bắt đầu cùng vượt qua cửa ải khó khăn này.Lôi Thành diễn thuyết cực kỳ sôi trào, tiếp tục nói:- Chỉ cần nhân loại chúng ta có thể liên thủ, nhất định có thể chiến thắng những tang thi kia.

Tôi trịnh trọng hứa hẹn quân nhân chúng ta nhất định sẽ tử chiến bảo vệ mọi người.

Bản thân tôi cũng chiến đấu với mọi người tới thời khắc cuối cùng, cùng tồn vong cùng căn cứ nàyLôi Thành nói xong thì phía dưới vang lên âm thanh vỗ tay như bài sơn đảo hải.Mười vạn tang thi trong huyện Thượng Lâm di động qua bên này, đã không phải là bí mật gì.

Nếu không là quân đội, chính phủ còn lưu thủ căn cứ, những người sống sót này đã sớm chạy trốn tứ tán rồi.Trên thực tế cũng không phải những người sống sót không muốn rời khỏi căn cứ, mà là đại bộ phận người sống sót chạy trốn ra khỏi căn cứ cũng tiêu hao hết khí lực của mình.

Sau khi tiến vào căn cứ bọn họ chưa một ngày được ăn no, cho dù chạy ra khỏi căn cứ cũng không có khí lực chạy quá xa..Trong căn cứ thì tất cả phương tiện giao thông nắm giữ trong tay của chính phủ, quân đội, trong tay các đại thế lực, người sống sót bình thường muốn có phương tiện giao thông chạy trốn là chuyện không tưởng.Lôi Thành nói như vậy làm cho thủ lĩnh các thế lực trong căn cứ yên tâm không ít.

Trong tay của Lôi Thành có biên chế một doanh, tám chiếc chiến xa bộ binh khiến người ta tin tưởng.Lôi Thành nghe được âm thanh vỗ tay như sấm, rốt cuộc mỉm cười nói ra:- Hiện giờ là lúc gian nan, chúng ta không thể làm theo ý mình, phải tề tâm hợp lực, trên dưới một lòng mới có thể vượt qua cửa ải khó khăn.

Rồng không đầu không được, vì có thể phát huy ra lực lượng lớn nhất của mọi người, chúng ta có lẽ nên chọn ra một thủ lĩnh, dẫn mọi người cộng đồng vượt qua cửa ải khó khăn này.Lôi Thành vừa dứt lời thì Vương Thiên chợt lớn tiếng hưởng ứng nói:- Tôi ủng hộ lời của Lôi doanh trưởng, lời của Lôi doanh trưởng quá đúng, chúng ta hiện tại chia rẽ như thế này, căn bản không có khả năng ngăn cản được tang thi tấn công tới.

Nhất định phải chọn ra thủ lĩnh chỉ huy chúng ta chiến đâu, cùng cửa ải khó.

Tôi đề nghị Lôi doanh trưởng làm người chỉ huy chúng ta trong chiến tranh này.Tiết Nhất Đao cũng trầm giọng nói ra:- Lôi doanh trưởng nói đúng vậy.

Chúng ta không thể chia rẽ với nhau.

Tôi đồng ý cho Lôi doanh trưởng làm thủ lĩnh.Trong đám người phía dưới cũng có mười mấy người hưởng ứng Lôi Thành nói, lớn tiếng đề cử Lôi Thành làm thủ lĩnh.Tất cả thủ lĩnh lớn còn lại đều lâm vào trầm mặc, bọn họ cũng biết lợi ích khi chỉ huy mọi người chiến đấu với mười vạn tang thi kia.

Nhưng mà không ai muốn thế lựcmình bị Lôi Thành chỉ huy, nếu không thì cho dù thắng thì bộ hạ của bọn họ cũng chết trận toàn bộ, bọn họ sẽ biến thành tư lệnh không quân.

Không có thủ hạ trung tâm, thủ lĩnh thế lực của bọn họ cái rắm cũng không phải.

Mỗi một người đều có tâm tư bảo tồn thực lực, tốt nhất những người khác cùng tang thi liều lưỡng bại câu thương, sau đó bản thân mình làm ngư ông đắc lợi.Lôi Thành chứng kiến phía dưới đám người bắt đầu trầm mặc, khẽ chau mày, sau đó mỉm cười trực tiếp tuyên bố:- Mọi người đã nâng đỡ như vậy Lôi mỗ cũng coi như nể tình làm chức thủ lĩnh này, dẫn mọi người cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn.Nhìn thấy Lôi Thành tự bổ nhiệm mình làm thủ lĩnh, thủ lĩnh các thế lực lớn hai mắt nhìn nhau, dị quang trong mắt chớp động, tuy nhiên không ai ngăn cản hay tự đề cử mình.Lôi Thành đại biểu quân đội có được vũ lực mạnh nhất trong căn cứ, chẳng những có binh lực một doanh, còn có dân binh phụ thuộc, phụ thế lực lớn nhỏ phụ thuộc, nhân số gần ngàn.

Duy nhất có thể chông lại là Nhạc Trọng, Nhạc Trọng không lên tiếng thì không ai muốn nhảy ra làm chim đầu đàn.Cố Phỉ Phỉ có chút lo lắng nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, tại sao anh không nói chuyện?

Hiện tại chỉ có anh là có thể ngăn cản Lôi Thành.Cố Phỉ Phỉ cũng tinh tường, một khi tất cả thê lực bị Lôi Thành chỉnh hợp.

Thế lực Viêm Vương Cố Chi Hành sẽ bị đánh diệt, tuyệt đối sẽ nguyên khí đại thương, bị Lôi Thành nuốt vào mà không thể làm gì được.

Duy nhất có thể ngăn cản Lôi Thành thì trong các thế lực cũng chỉ có Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Lôi Thành trên đài cao chậm rãi nói:- Lôi Thành nói không sai.

Chỉ có cùng các thế lực trong căn cứ mới có thể ngăn cản tang thi tấn công lúc này.

Chia rẽ căn bản ngăn không được thi đàn tiến công.

Cô cũng nhìn thấy rồi đấy, không có một quan viên chánh phủ nào ra mặt ngăn cản chuyện này sao?

Nếu như tôi không có đoán sai, bọn họ và quân đội đã lén đạt thành hiệp nghị, nhận đồng hành vi của Lôi Thành.

Trước mắt địch nhân lớn nhất của chúng ta chính là tang thi.Tuy Nhạc Trọng cũng không thích cách làm người của Lôi Thành, nhưng trước mắt người có thể chỉnh hợp các thế lực trong căn cứ cũng chỉ có Lôi Thành.

Thế lực của Nhạc Trọng không nhỏ hơn Lôi Thành, nhưng mà hắn cuối cùng là người ngoài, trong căn cứ có chính phủ, quân đội cũng không cho hắn chỉnh hợp thế lực.

Vi đối kháng đại quân tang thi tiến công, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể nhìn thấy mình Lôi Thành là có thể chỉnh hợp thế lực lớn nhỏ trong căn cứ.Cố Viêm Dực cười khổ một tiếng, ngăn cản Cố Phỉ Phỉ còn nói tiếp, nói:- Phỉ Phỉ, em đừng nói, Nhạc Trọng nói không có sai.

Trước mắt địch nhân của chúng ta là tang thi, nếu như tang thi phá thành, chúng tất cả chúng ta sẽ chết.

Lôi Thành tuy làm người không tốt lành gì, nhưng mà trước mắt hắn là người duy nhất có thể chỉnh hợp các thế lực làm một.Trữ Tử Hiên và những người khác đều lâm vào trầm mặc.

Lôi Thành chỉnh hợp rất nhiều thế lực trong căn cứ thành phố Lũng Hãi thì càng thêm khổng lồ.

Áp lực của chính phủ càng lớn.

Nhưng mà nếu như Cố Viêm Dực nói, nếu căn cứ vừa vỡ thì bọn họ sẽ mất tất cả.

Thế giới mới bắt đầu biến dị, mọi người trốn chết cả ngày hoảng sợ cũng như hiện ra trước mắt bọn họ.Lôi Thành nhìn qua Nhạc Trọng bên này nhìn một cái, nhìn thấy Nhạc dow nl o ad PR.C, mới n,h ất tạ i k k tru,yen. c om Trọng cũng không có ý xuât đầu, chợt thoả mãn cười cười, nhìn qua mọi người nói ra:- Đã hiện tại tất cả mọi người là người một nhà, có mấy lời hay vẫn phải nói rõ, hiện tại trong căn cứ là thời khắc nguy cấp, hơi không cẩn thận là cục diện thành phá người vong.

Nếu ai dám cải lệnh thì quân pháp xử trí.

Kính xin mọi người chuẩn bị tâm lý thật tốt.Vương Thiên, Tiết Nhất Đao sở dĩ không dám phát sinh xung đột với Nhạc Trọng là vì lo lắng làm hư đại sự của Lôi Thành.

Nếu như lúc này Nhạc Trọng xuất đầu liên hợp các thế lực lớn nhỏ trong thành, Lôi Thành cũng không làm xong việc.Lôi Thành giận dữ, Vương Thiên, Tiết Nhất Đao hai người chỉ có một con đường chết.

Trong căn cứ có người muốn đi làm chó cho Lôi Thành còn nhiều, rất nhiều.

Cũng không kém hai người bọn họ.Nghe Lôi Thành nói như vậy thì thủ lĩnh các thế lực cảm thấy nội tâm phát lạnh.

Thế nhưng mà ai cũng không dám nói chuyện, thế lực có thể ngăn được quân đội chính phủ không có ra mặt, Nhạc Trọng đủ sức chống lại Lôi Thành thủ lĩnh cũng không ra mặt, bọn họ tự nhiên không dám nói cái gì.

Súng bắn chim đầu đàn, đạo lý này bọn họ rất rõ ràng.Lôi Thắng đi tới bên người Nhạc Trọng, nhìn Kỷ Thanh Vũ bên người Nhạc Trọng, thập phần có lễ phép mời nói:- Nhạc đội, cha tôi là Lôi Thành xin ngài đi qua gặp một chút.- Xin lỗi không tiếp được!Nhạc Trọng đứng lên đi thẳng vào biệt thự với Lôi Thắng.Lôi Thắng dẫn Nhạc Trọng đi vào trong một gian mật thất, sau đó lui ra ngoài.Ở trong gian mật thất đang ngồi chưởng khống giả quân đội Lôi Thành, chưởng khống giả chính phủ Trần Kiếm Phong.Lôi Thành nhìn qua Nhạc Trọng đang ngồi trước mặt của hắn, khẽ mĩm cười nói:- Anh chính là Nhạc Trọng?

Tôi là Lôi Thành.Nhạc Trọng nhìn Lôi Thành và trong mắt hiện ra hào quang khác thường, mỉm cười nói:- Lôi doanh trưởng, ngài khỏe!Ngồi trước mặt hai cự đàu của căn cứ, Nhạc Trọng chỉ cần khẽ vươn tay là có thể bắt được đối phương.

Nhưng mà chỉ nghĩ mà thôi.

Nếu tiêu diệt Lôi Thành cùng Trần Kiếm Phong thì cả căn cứ sẽ hỗn loạn, muốn tổ chức nhân thủ chống lại tang thi là chuyện không có khả năng.Hơn nữa Lôi Thành, Trần Kiếm Phong với tư cách thủ lĩnh căn cứ, trong tay nhất định nắm giữ bí bảo trong hệ thống thần ma, nói không chừng còn có bí bảo bảo vệ tính mạng như vòng cổ cụ phong.

Nhạc Trọng không có khả năng một kích đắc thủ và làm căn cứ đại loạn.Lôi Thành nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười hòa ái thăm dò:- Nhạc Trọng, đối với tôi chỉ huy anh có vấn đề gì không?Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, mới mở miệng nói ra:- Thống nhất chỉ huy là chuyện tốt.

Như vậy có thể phát huy ra sức chiến đấu lớn nhất.

Lôi doanh trưởng ngài hôm nay chỉnh hợp các thế lực lớn nhỏ trong căn cứ thật sự là cao minh.

Đến thời gian chiến tranh, bọn họ nhất định là át chủ bài trong tay của ngài đấy.Nhạc Trọng không hề đề cập tới quyền chỉ huy bộ đội của mình, ngụ ý là mình không nằm trong phạm vi chỉ huy của Lôi Thành.

Thời điểm chiến tranh thì Lôi Thành cũng đừng nên cầm bộ đội của ta ra làm bia đỡ đạn.Lôi Thành vẻ mặt nghiêm túc, hiên ngang lẫm liệt nói ra:- Nhạc Trọng, anh có thể mang binh tới căn cứ hỗ trợ, chuyện này chứng minh trong lòng của anh có quốc gia, có nhân dân, nguyện ý vì bảo vệ quê hương và nhân dân, là anh hùng của quôc gia.

Tình thế trước mắt anh cũng rõ ràng, nếu như chúng ta không thể đoàn kết nhât trí, muốn đối phó mười vạn tang thi của huyện Thượng Lâm là thập phần khó khăn.

Chương 185: Ba cự đầu thương nghị. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Chỉ có chỉ huy thống nhất mới có thể phát huy ra sức chiến đấu đoàn thể lớn nhất.

Tôi hy vọng anh có thể căn nhắc vì toàn cục, phục tùng tôi chỉ huy.

Để cho chúng ta cùng một chỗ chiến đấu bảo vệ nhân dân.Lôi Thành không ngừng đeo đạo đức bảo vệ quốc gia và nhân dân cho Nhạc Trọng, hy vọng Nhạc Trọng có thể đem quyền chỉ huy giao ra.

Tinh anh dưới trướng của Nhạc Trọng, Lôi Thành cũng thập phần trông mà thèm —— đây là pháo hôi có sức mạnh rất lớn a.Nhạc Trọng bỏ qua lời của Lôi Thành, trực tiếp mở miệng yêu cầu vật tư:- Ba ngàn tấn lương thực, mười vạn viên đạn, ba mươi Phảng Chế Đường Đao, hai mươi cây gậy tân thủ, năm tấn dầu nhiên liệu.

Muốn bộ đội của tôi chiến đấu toàn lực, căn cứ phải xuất ra những vật tư này cho chúng ta.

Nếu như không cho tôi vật tư, tôi lập tức mang theo người rời khỏi căn cứ.Sắc mặt của Lôi Thành lập tức trở nên tái nhợt, trầm giọng nói:- Anh đang định nhân lúc cháy nhà hôi của sao?Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Tôi cùng căn cứ vô thân vô cố, dựa vào cái gì tôi phải dẫn người của mình đánh sống đánh chết với tang thi?

Tôi chỉ là lính đánh thuê, có thể mang binh tới nơi này giúp các người đánh tang thi là hết lòng rồi.

Chẳng lẽ tiêu hao đạn dược khi chiến đâu với tang thi chúng tôi tự bỏ ra sao?

Trong thiên hạ này làm gì có đạo lý như vậy?Lôi Thành nói những lời kia đối với Nhạc Trọng mà nói đều là nói nhảm.

Nếu hắn trở thanh anh hùng trong miệng Lôi Thành thì kết cục chính là bị Lôi Thành xong và trực tiếp ném vào trong đống rác, thời gian qua đi thì không ai thèm nhìn hắn một cái.Nhạc Trọng mang binh đến đây trợ giúp căn cứ chỉ là không muốn hơn sáu ngàn người nơi này chết đi, cũng không phải tới chịu chết làm bia đỡ đạn.

Nếu Lôi Thành cố ý muốn hắn làm bia đỡ đạn, hắn cũng chỉ có thể buông tha thủ hộ căn cứ, rời khỏi nơi này.Nếu như đạn dược hao hết, tương lai bộ đội của Nhạc Trọng cũng chỉ có thể cận chiến với tang thi.

Mặc dù những những tang thi bình thường không chịu được một kích, nhưng mà trăm đầu tang thi đối với kẻ như Nhạc Trọng cũng phải đau đầu.

Sau tận thế thì nhân khẩu thập phần quý giá, chiến sĩ tinh nhuệ vô cùng quý giá.Nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì hào khí trong phòng trở nên lạnh như băng, ba người đều trầm mặc không nói, lẳng lặng đối mặt.Trần Kiếm Phong đánh vỡ trầm mặc chậm rãi nói:- Nhạc Trọng, anh đòi vật tư quá nhiều.

Ba ngàn tấn lương thực, gậy gỗ tân thủ tôi có thể cho anh, Phảng Chế Đường Đao tôi chỉ có thể cho anh mười thanh, viên đạn thì cho anh ba vạn viên, hai tấn dầu nhiên liệu.

Đây là giới hạn tôi có khả năng chịu được, nếu hơn nữa tôi không thể cho.Viên đạn, dầu nhiên liệu sau tận thế là vật tư vô cùng trân quý.

Ba vạn viên đạn và hai tấn dầu nhiên liệu, Trần Kiếm Phong không có khả năng cho Nhạc xem online tại kktruyen.com Trọng còn chưa chiến đấu với tang thi a.Nhạc Trọng tính toán một hồi gật đầu nói:- Được rồi Trần thúc thúc, xem vào mặt mũi của Trần Dao cho nên tôi đồng ý yêu cầu của ngài.Nhạc Trọng đáp ứng chiến đấu với tang thi vì căn cứ, hào khí trong phòng hòa hoãn một chút.

Ba người trong phòng ai cũng muốn giữ vững căn cứ, chuyện này mọi người nhanh chóng đạt thành hiệp nghị..Trải qua nói chuyện với nhau hiện giờ, Lôi Thành cũng biết chính mình không cách nào trực tiếp chỉ huy bộ đội của Nhạc Trọng.

Song phương chỉ bảo trì quan hệ hợp tác.Trần Kiếm Phong đã biết rõ Nhạc Trọng đã từng trinh sát thi đàn, mở miệng dò hỏi:- Nhạc Trọng, anh đối với tác chiến với tang thi hiện giờ có ý kiến gì không?- Rất khó, hôm nay tôi đã điều tra qua.

Số lượng thi đàn của huyện Thượng Lâm không ngừng thu nạp tang thi trong các thành trấn chung quanh, số lượng càng ngày càng khổng lồ, mười ngày sau khi chúng ta nhìn thấy tang thi, chúng ta đoán chừng sẽ phải đối mặt với khoảng mười hai vạn tang thi đấy.- Tôi nhận thấy chúng ta nên tiến hành huấn luyện trụ cột cho những nam nhân sống sót trong căn cứ này, sau đó phân phát vũ khí để bọn họ chiến đấu với tang thi.

Như vậy mới có thể giữ vững vị trí.- Trong Đại Nham Trấn bình quân tôi có thể sản xuất ra một trăm năm mươi dao bầu, một trăm năm mươi tấm chắn.

Nếu như chuyên môn sản xuất Đại Khảm Đao, một ngàn có thể sản xuất ba trăm thanh, mười ngày là có thể có ba ngàn Đại Khảm Đao.

Đủ để võ trang cho ba ngàn người sống sót.

Nếu các người muốn thì có thể dùng năm mươi viên đạn mua một thanh Đại Khảm Đao.

Ba ngàn Đại Khảm Đao sẽ là mười lăm vạn viên đạn.Tuy Nhạc Trọng muốn trợ giúp căn cứ vượt qua cửa ải khó khăn này, tuy nhiên lại không muốn cung cấp vũ khí miễn phí.

Dù sao Đại Nham Trấn là do hắn dẫn người vất vã đoạt được.

Hơn nữa sản xuất Đại Khảm Đao tiêu hao lớn lượng sắt thép, nhân lực, điện lực, than đá, hắn không có khả năng không ràng buộc cung cấp cho người ta.Trong căn cứ có gần bảy ngàn nhân khẩu, trong đó hơn phân nửa là thành niên trai tráng.

Sau tận thế thì bình quân nam nhân tố chất thân thể mạnh mẽ mới có thể sống sót.

Chỉ cần Trần Kiếm Phong tổ chức lãnh đạo những người này thì tuyệt đối có thể lấy ra ba ngàn nam nhân sống sót làm chiến sĩ.

Chương 186: Thi đàn tới. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNghe Nhạc Trọng nói như vậy thì Trần Kiếm Phong cùng Lôi Thành vốn hai mắt tỏa sáng trở nên ảm đạm lại.

Biện pháp là biện pháp tốt, nhưng mà mười lăm vạn viên đạn không phải số lượng nhỏ, bọn hắn họ cũng không muốn giao nhiều đạn như vậy cho Nhạc Trọng.Trần Kiếm Phong cúi đầu suy nghĩ một hồi vẫn đưa ra thảo luận.- Không được, chúng tôi không có nhiều đạn như vậy trao đổi Đại Khảm Đao.

Như vậy đi, tôi tổ chức một ngàn người sống giao cho anh huấn luyện, vũ khí cũng do anh đến cung cấp.

Một ngàn người sống kia chính là người của anh, với tư cách trao đổi anh phải phân phối một ngàn Đại Khảm Đao cho chúng tôi.Nhạc Trọng gật đầu đồng ý nói:- TốtTrước kia căn cứ đưa ra quy định hạn chế Nhạc Trọng phát triển, không cho phép Trần Thạch Đầu chiêu mộ người sống trong căn cứ.

Cho dù là hiện tại Nhạc Trọng cũng không cách nào chiêu mộ người sống sót trong phố Phượng Hoàng.Căn cứ khuyết thiếu vũ khí, Nhạc Trọng khuyết thiếu nhân khẩu.

Hiện tại Trần Kiếm Phong xuất ra một ngàn tên người sống sót trao đổi Đại Khảm Đao với Nhạc Trọng, song phương đều là cục diện cùng thắng.Nhạc Trọng tiếp tục nói:- Nhưng mà một ngàn người sống sót kia tôi muốn đều là nam tử trai tráng.Sau tận thế dù là nam nhân hay là nữ nhân đều là tài nguyên trân quý.

Tố chất bình quân của nam nhân mạnh hơn nữ nhân, là nhất sĩ trời sinh.

Nữ nhân có thể sanh con, là tài nguyên trân quý sinh sản tộc đàn.

Nhưng khi trước Nhạc Trọng cần chính là nhân viên chiến đấu, nếu như không có chiến sĩ sung túc, vũ lực cường đại.

Tất cả chỉ là trăng trong bóng nước mà thôi, bị người một đâm là phá.

Nhạc Trọng tự nhiên phải lựa cohnj thanh niên trai tráng.Trần Kiếm Phong nhướng mày, đề nghị này của hắn không phải là hảo tâm gì, hắn vốn định đưa một ngàn người già yếu và trẻ em cho Nhạc Trọng, một phương diện có thể giảm bớt tiêu hao vật tư cho căn cứ, một mặt khác cũng liên lụy Nhạc Trọng phát triển.

Nhưng mà Nhạc Trọng không có mắc lừa, thoáng cái đã mở miệng phải là thanh niên trai tráng.Trần Kiếm Phong tính toán một chút, lúc này khai giá của bản thân.- Tôi cho anh năm trăm thanh niên trai tráng, bảy trăm nữ nhân, sáu trăm tiểu hài tử.Tiểu hài tử trong tận thế chỉ là ăn hàng, vướng víu.

Trong căn cứ bởi vì lương thực không đủ, đạo đức tan vỡ, rất nhiều tiểu hài tử mất tích thần bí, hoặc là bị hành hạ tàn nhẫn.

Trần Kiếm Phong biết rõ Nhạc Trọng bên kia đối đãi tiểu hài tử coi như không tệ, cho nên đem những tiểu hài tử này đưa cho Nhạc Trọng.Chính vì nhiều ra sáu trăm hài tử, Trần Kiếm Phong mới cho Nhạc Trọng hai trăm nữ nhân.- Tốt!Nhạc Trọng cũng nhìn ra dụng tâm của Trần Kiếm Phong, cũng không có bức bách Trần Kiếm Phong đồng ý đề nghị của hắn..Tình cảnh căn cứ hiện tại không ổn, Trần Kiếm Phong đã xuất ra thành ý lớn nhất, Nhạc Trọng cũng không muốn bức bách bọn họ quá chặt.

Dù sao song phương còn có đại địch nhìn chằm chằm vào.Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Tôi còn có một đề nghị hy vọng căn cứ có thể cấp đầy đủ lương thực cho những người sống sót đủ ăn trong mười ngày.

Trong lúc trọng yếu có thể tổ chức bọn họ lại sử dụng như bộ đội, lại có thể sử dụng như đội dự bị.Người sống sót trong căn cứ đều là uống cháo loãng sông qua ngày.

Căn bản không có khí lực gì.

Nếu như theo đà này sau khi thành phá thì những người kia không có khí lực để mà bỏ chạy.Tuy căn cứ và Nhạc Trọng liên thủ thu phục kho lương thực, tồn kho rất nhiều lương thực.

Thế nhưng mà những hạt giông gieo trồng không nảy mầm.

Cao tầng căn cứ cho những người kia uông cháo loãng miễn cưỡng duy trì tánh mạng.

Đại bộ phận người sống sót đều bị đói bụng hành hạ không còn hình người, trong cả căn cứ trừ đặc khu thì toàn là ma đói.Trần Kiếm Phong suy nghĩ một hồi, gật gật đầu đồng ý nói:- Tốt!Cho những người sống sót ăn uống cũng có thể tổ chức tiến hành công tác hậu cần.

Như vậy bộ đội chủ chiến có thể toàn lực ứng chiến, tiết kiệm không ít nhân lực.Ba người thương nghị đã định, sau đó tán đi.Một ngày sau đó, năm trăm tên nam nhân, bảy trăm nữ nhân người, sáu trăm tiểu hài tử bị Trần Kiếm Phong tổ chức giao cho Nhạc Trọn.Nhạc Trọng bên này mang bọn họ ra ngoài, đem bảy trăm nữ nhân và sáu trăm hài tử đưa tới Đại Nham Trấn, Thạch Mã Trấn.Đồng thời sản xuất Đại Khảm Đao trong Đại Nham Trấn cũng chở tới đây, đưa đến trong tay Nhạc Trọng, Trần Kiếm Phong.Trần Kiếm Phong cũng tổ chức một ngàn nam nhân sống sót giao cho Lôi Thành.Lôi Thành cũng phái cao thủ trong quân ngày đêm huấn luyện những nam nhân sống sót này.

Không cầu bọn họ trong một ngày biến thành chiến d.own-l-o ad- PRC. mớ i n.hấ t t ạ.i. kk-t ru yen. c-om sĩ, chỉ cầu bọn họ có vài phần sức chiến đấu mà thôi.Trừ chuyện đó ra, Trần Kiếm Phong còn tổ chức đại lượng nhân thủ đào động, đào chiến hào, đem chung quan hhuyện Thanh Nguyên đào thành huyệt động lớn nhỏ.Tang thi vụng về ưa thích dùng công kích biển thi, những huyệt động lớn nhỏ của nhân loại không thể giết tang thi, tuy nhiên lại có thể tiêu hao không ít sinh mệnh lực của tang thi đấy.

Trần Kiếm Phong đã suy nghĩ ra biện pháp đối phó vớiTừ trong huyện Thượng Lâm đến huyện Thanh Nguyên, trên đường đi có không ít chỗ hiểm để thủ.

Nhạc Trọng cũng có tâm tư chiến đấu với thi đàn ở bên ngoài.

Trong mười vạn thi đàn kia có không biết bao nhiêu đầu H1, cho dù phái mấy chiếc chiến xa bộ binh ra ngoài, chỉ sợ cũng sẽ bị phá hủy.

Nếu có xe tăng còn không sai biệt lắm.Dùng trình độ tiến hóa của thi đàn hiện tại, tuyệt đối ngăn không được công kích quần tụ của xe tăng.

Nếu như có một trăm xe tăng công kích mười vạn tang thi, mười vạn tang thi sẽ biến thành cặn bã.Mười ngày sau, Nhạc Trọng lại lên tường thành dò xét, hắn nhìn thấy Tiểu Thanh trên cao phát ra tiếng kêu bén nhọn, sắc mặt của hắn trầm xuống, nhìn qua Khổng Thiên Dự bên cạnh hắn nói ra:- Thi đàn đến, thông tri bọn họ gấp rút lên tường thành đi.Khổng Thiên Dự lập tức quay đầu hạ thành.Rất nhanh, những nam nữ già trẻ bên ngoài đào hầm quanh huyện Thanh Nguyên lập tức vẻ mặt kinh hoàng, từ bốn phương tám hướng lập tức lao vào trong căn cứ.Trong đoàn người chen chúc tranh giành đường vào, mười mấy người bị ngã trên mặt đất, sau đó bị người đằng sau giẫm chết, không người nào để ý những kẻ chết này, tất cả mọi người chỉ muốn phải nhanh chóng chạy vào trong thành.

Một chút trật tự cũng không có, đừng nói gì đến xếp hàng vào thành.Trong cửa thành rất nhanh phát sinh đánh chửi, giẫm đạp các loại, tiếng khóc, tiếng la vang vọng bầu trời.

Tang thi còn chưa thấy thân ảnh, những người sông sót đã loạn thành một bầy.Qua một hồi lâu những người sống sót mới bị nhân viên chính phủ khai thông cho vào thành.Người sống sót mới vừa tiến vào trong thành không lâu, mọi người trên tường thành lập tức nhìn thấy thân ảnh tang thi ở xa xa.Thời điểm nhìn thấy thi đàn rậm rạp chằng chịt kia, mọi người trên tường thành hít khí lạnh.

Thi đàn rậm rạp chằng chịt không nhìn thấy giới hạn, mang theo khí thế có thể thôn phệ tất cả di động tới huyện Thanh Nguyên.

Chương 187: Thi đàn tới. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comThi đàn khổng lồ không ngừng di động, đại bộ phận sắc mặt người trên tường thành tái nhợt, thân thể run nhè nhẹ, tay cầm vũ khí bởi vì dùng sức quá lớn mà trắng bệch.Vừa nghĩ tới chính mình sẽ chiến đấu với tang thi nhiều như kiến kia, rất nhiều người hai chân phát run, bị sợ làm đổ mồ hôi lạnh.Trên tường thành cũng chỉ có Nhạc Trọng và tinh nhuệ nhiều lần chiến đấu với tang thi là sắc mặt bình tĩnh.Bảy trăm người sống sót vừa mới được Nhạc Trọng huấn luyện nhìn thấy thi đàn khổng lồ thì hai chân phát run, sắc mặt tái nhợt.Thi đàn vô cùng khổng lồ chậm rãi đi tới huyện Thanh Nguyên, mỗi tiếp cận một phần đã tới áp lực to lớn trong lòng người.

Nếu không phải có tường thành huyện Thanh Nguyên cao sáu met thủ hộ, chỉ sợ đại bộ phận người đã bị dọa sụp đổ, chạy trối chết.- Nhạc đội, những tang thi này không chỉ có mười vạn a?Khổng Thiên Dự đứng ở bên người của Nhạc Trọng, nhìn qua tang thi nhiều như kiến thì sắc mặt có chút khó coi nói ra.So với thi đàn này thì Nhạc Trọng gặp được bất luận thi đàn nào còn khổng lồ hơn.

Đông nghịt một mảnh, giống như tổ kiến bò ra, thi đàn trong Đại Nham Trấn căn bản không thể nào đánh đồng được.- Có lẽ vượt qua mười vạn!Nhạc Trọng nhìn qua thi đàn trước mặt thì áp lực tâm lý cũng cực lớn.

Đối mặt biển thi khổng lồ kia, cho dù có tường thành dựa vào hắn cũng không có quá nhiều chắc chắn sẽ thủ vững căn cứ.Tuy trong căn cứ có hơn sáu ngàn người, nhưng mà chân chính có dũng khí chiến đấu với thi không đủ một ngàn người.

Một ngàn so mười vạn, vậy ý nghĩa bình quân mỗi người chiến đấu với một trăm tang thi, như vậy đúng là quá khó khăn rồi.Tang thi loại hình chữ Z kia không được thông minh như người bình thường, thi đàn khổng lồ kia trực tiếp bao vây bốn phương tám hướng.Tiến lên tường thành, Trần Kiếm Phong nhìn qua những hầm mà hắn cho người đào ngày đem, tất cả tang thi đi tới những hầm mà căn cứ đào thì bị té vào trong.

Tang thi đằng sau không ngừng té vào trong đó, thẳng đến khi nhồi đầy hầm thì tang thi đằng sau mới giẫm lên đầu đồng bạn đi qua.

Những tang thi biến thành đá kê chân không cách nào đi lên nổi.Không ngừng có tang thi bị rớt vào trong hầm, hơn hai ngàn đầu tang thi vĩnh viễn nằm lại đó, dùng thân thể của chúng lấp đầy hầm.

Đại quân tang thi giống như không bị ảnh hưởng đi qua, đẩy mạnh bước tiến tới dưới chân thành huyện Thanh Nguyên.- Tự do xạ kích!Thời điểm Nhạc Trọng nhìn thấy tang thi lọt vào trong phạm vi một ngàn mét, Nhạc Trọng chợt phát ra mệnh lệnh.Bộ đội của Nhạc Trọng có một tay súng trường là thần xạ thủ, không ngừng bắn tỉa tang thi, tất cả tang thi không ngừng bị bắn nổ đầu té xuống đât.Nhạc Trọng đóng ở cửa thành phía đông huyện Thượng Lâm.

Còn lại tây, nam, truy ệ.n- đư ợ c c o p,y- tại k kt ruyen. c o m bắc ba cửa thành thì do chiến sĩ dưới trướng Lôi Thành đóng giữ.Lôi Thành đại bộ phận binh lực là tân binh, không có trải qua quá nhiều chiến sự và huấn luyện.

Những tang thi tới gần hai trăm mét thì trên tường thành đủ loại hỏa lực nặng nhẹ bắn vào tang thi.Dưới mưa đạn bao trùm thì tang thi như thủy triều dưới tường thành không ngừng ngã xuống như bị căt lúa.Nhưng mà đạn dược của Lôi Thành cũng tiêu hao nhanh như nước chảy, không ít chiến sĩ thoáng cái hết sạch đạn, sau đó luống cuống tay chân đổi đạn bắn tiếp, không lâu lại hêt sạch.Phương hướng tây, bắc, nam không ngừng có tiếng súng máy hạng nặng vang lên, các loại súng ống khác không ngừng vang lên.

âm thanh kim loại khủng bố nã vào tang thi.- Ngừng bắn, tất cả súng máy không có lệnh không được bắn, những người còn lại tự do bắn tỉa.Một gã lão binh tâm phúc đi theo bên người Lôi Thành hiện tại cũng nhìn ra không đúng, nhìn qua đám tân binh chửi ầm lên.Vũ khí hiện đại bắn cực nhanh, nếu như mặc cho đám tân binh bắn tỉa điên cuồng, một ngày là toàn bộ đạn dược tồn kho trong căn cứ hết sạch rồiKhông có đạn dược, căn cứ căn bản không ngăn cản được mười vạn tang thi tấn công.Dưới quát lớn của đám lão binh, những tân binh kia bắt đầu giơ súng bắn tỉa tang thi.

Bọn họ được Lôi Thành chiêu mộ miễn cưỡng trải qua huấn luyện hai tháng, bình quân mỗi người xạ kích chưa tới năm mươi phát.

Tuy bên dưới là biển tang thi, bọn họ bắn đều trúng tang thi cả, nhưng muốn bắn vào đầu là không thể nào.Dưới tường thành không ngừng có tang thi té xuống và đứng lên, lung la lung lay di động tới tường thành.,- Đừng nổ súng, đợi lại gần rồi bắn!Quan quân của Lôi Thành cũng không phải ngốc, nhìn thấy tân binh bắn tỉa không có hiệu quả vì vậy mở miệng hạ đạt mệnh lệnh.Tường thành huyện Thanh Nguyên cao sáu mét, tường thành sáu mét chính là bình thường tốt nhất.Dưới mệnh lệnh của sĩ quan thì cửa thành tây, nam, bắc ba ngừng bắn, lại cho tang thi khổng lồ không ngừng tiếp cận tường thành.Không lâu thì bên ngoài cửa thành đã vây đầy vô số tang thi.Những tang thi kia bồi hồi dưới cưa thành, dùng móng vuốt không ngừng gãi lên tường thành, phát ra tiếng ma sát chói tai.

Tang thi tiến hóa không ra thì tang thi bình thường cho dù có mười vạn cũng không thể công phá tưởng thành.- Nổ súng!Lúc này quan quân của Lôi Thành cũng mở miệng ra lệnh.Nhìn thấy những tang thi kia bồi hồi bên ngoài tưởng thành, các chiến sĩ trên tường thành cảm thấy an tâm trở lại.

Dưới mệnh lệnh của sĩ quan không ngừng xạ kích.Dưới xạ kích khoảng cách gần, tất cả tang thi đều bị bắn nổ đầu, ngã xuống đất.Nhìn thấy những tang thi đáng sợ kia không ngừng ngã xuông, tân binh của Lôi doanh cũng an tâm, cũng sinh ra dũng khí.Lôi Thắng ở trên tường thành nhìn qua chiến sĩ tàn sét tang thi như giết heo chó, trong nội tâm buông lỏng một hơi:- Những tang thi này không có gì đáng sợ.

Đừng nói mười vạn,cho dù là hai muoi vạn cũng không là gì.- Diệt sát một đám tang thi này, chỉ cần đem trang bị ở huyện Thượng Lâm lấy tới tay, lấy chiến tranh nuôi chiến tranh thu phục một thành phố lớn, tương lai chúng ta thống nhất cả nước cũng không phải là mộng tưởng.Lôi Thắng càng nghĩ thì nội tâm càng nóng, như tương lai Lôi gia có thể thu phục cả nước, đúng là vinh hoa phú quý vô cùng.Thời điểm những tang thi bình thường không ngừng ngã xuống dưới làn đạn, dị biến nảy sinh, từ trong thi đàn, hơn hai trăm đầu L2 xuất hiện gần tưởng thành, mỗi tay của chúng cầm một đầu L1.Từ dưới tường thành, những con L2 liền đem đám L1 ném qua tường thành.Đám L2 vốn là tang thi có lực lượng khổng lồ, nếu chúng ném toàn lực thì tất cả tang thi giống như đạn pháo bay vào trong thànhTang thi L1 đại bộ phận đều bị ném rơi vào đám người, nhìn thấy bên người xuất hiện một con L1, những tân binh trong quân đội bên sắc mặt đại biến, hơn mười người trực tiếp vứt bỏ súng ống quay đầu bỏ chạy.

Chương 188: Ném công thành. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCự ly xạ kích xa còn dễ nói, khoảng cách gần vật lộn với tang thi cũng là chuyện cần có dũng khí.

Binh lực một doanh của Lôi Thành đa phần là tân binh, huấn luyện không cao hơn ba tháng, trải qua thực chiến tương đương bằng 0, bảo bọn họ ở xa xa xạ kích tang thi còn có dũng khí.

Nhưng bảo bọn họ vật lộn với tang thi thì đó là chuyện đầm rồng hang hổ.Sắc mặt của quan quân đốc chiến lúc này tái nhợt, một bên xử bắn những tên đào binh kia, một bên rống lớn kêu lên:- Kẻ chạy trốn phải chết!Một tên đào binh trực tiếp bị quan quan bắn vào đầu, dưới uy hiếp tử vong thì những binh sĩ còn lại không dám lại trốn, nhao nhao cầm súng ống trong tay bắn quét qua L1.Những con L1 bị ném lên tường thành trực tiếp va chạm với quan quân, những nhân loại đụng với L1 đều cắn răng xả súng, nhưng mà cũng có người bị L1 cắn một cái.

Những tân binh kia hét lên thảm thiết, dưới sự cắn xé điên cuồng của L1 đang giãy dụa.

Sau đó là lửa đạn bắn và L1 cùng người bị chúng cắn xé, trực tiếp biến thành cái sàng.

Hơn nữa L1 bị ném lên tường thành còn chưa từng lên đã bị vô số viên đạn bắn xuyên qua người.Tang thi khác với nhân loại, chỉ càn đầu không tổn thương thì sẽ đứng lên Cho dù những con L1 bị vô số viên đạn bắn xuyên qua thân thể, chỉ cần không trúng đầu và xương cột sống chúng vãn đứng dậy từ mặt đất.Đồng thời L2 tiện tay bắt lấy vô số tang thi bình thường ném qua, tất cả tang thi vừa rơi lên tường thành thì khác với đám tang thi L1 thân thể tráng kiện, những tang thi bình thường xương cốt rất yếu ớt, bị ném lên tường thành thì đại bộ phận tang thi sẽ không đứng lên, đứng lên cũng không nổi, nhưng mà với bản năng truy cầu huyết nhục nhưng vẫn bò tới.Uy hiếp của những tang thi bình thường này kém xa L1 nhiều lắm, nhưng mà nhìn thấy gương mặt rách rưới nát tan của chúng, cộng thêm mùi hôi thối của chúng khi bò tới gần thì mang cho người ta áp lực không nhỏ.

Đặc biệt là những tân binh chưa có kinh nghiệm gì, mỗi một người đều bị dọa sắc mặt tái nhợt, có thậm chí đái ra quần.

Nếu không phải chạy trốn thì phải chết thì bọn họ đã chạy từ lâu rồi.Tang thi trên tường thành ngày càng nhiều, thương vong của quân nhân càng nhiều, không lâu sau đã có ba mươi người chết, phòng tuyến tràn ngập nguy cơ sắp vỡ.- Toàn lực tiêu diệt những con L2 kia.Dưới tiếng gào thét lớn tiếng vang dội, uy lực của tiểu đội pháo cối vang lên, mỗi phát đạn cối oang kích lên người L2.Rầm rầm rầmNương theo âm thanh nổ mạnh cực lớn, khu vực của những con L2 bị hỏa lực pháo cối cày qua một lần, L2 cùng tang thi chung quanh hoặc nổ banh xác hoặc bay ra xa.Các loại hỏa lực nặng nhẹ trên tường thành không ngừng oanh kích, dưới làn mưa đạn thì tang thi phía dưới té xuống như cắt lúa mì.Âm thanh trên tường thành vang lên thì người cường hóa cầm Phảng Chế Đường Đao tiến lên tường thành, chém giết những tang thi kia.Dưới tiêu hao đạn dược nhiều như vậy, cục diện sắp sụp đổ cũng giảm đi.Cửa đông thành của Nhạc Trọng thì bắn tỉa của hắn không ngăn được cước bộ của tang thi.

Nhạc Trọng vẫn ra lệnh bật hết hỏa lực khổng lồ, thi đàn cũng ngã rạp xuống, tất cả L1 cũng L2 bị ném lên không trung.- xe,m o,nline ,tạ i kkt-ru,yen-. com.

Đội cận chiến thứ nhất và thứ hai đi lên tường thành.Nhìn thấy L2 ném L1 lên tường thành, Nhạc Trọng hơi có chút ngoài ý muốn, chợt đại hỉ ra lệnh.Hai mươi bốn chiến sĩ cầm Phảng Chế Đường Đao, mặc áo da rắn nước đi lên tường thành, điên cuồng chém giết những con L1.Những con L1 thường thường dừng chân chưa ổn đã bị những đội cận chiến chém giết.

Đẳng cấp của chúng là cấp 10, ẩn chứa linh quang phong phú, mỗi khi chém giết một đầu thì những người cường hóa cấp 6 cũng tăng lên một cấp.Không có tang thi bình thường quấy nhiễu, những đội viện cường hóa vây giết L1 thật sự là cực kỳ dễ dàng.Cửa đông của Nhạc Trọng trấn thủ có năm mươi đầu L2 ném tang thi, hai mươi bốn đội viên cũng không thể tiêu diệt hết được.Thân hình bạch cốt chớp động, nó lướt nhanh trên tường thành chém giết những tang thi lao xuống tường thành.- Đội cận chiến năm sáu đi lên.Nhạc Trọng quan sát một hồi, ra lệnh.Đội cận chiến năm sáu là đội gần đây Nhạc Trọng mới tổ kiến thành, mỗi một người cường hóa đẳng cấp bình quân là cấp 2.

Tuy so ra kém đội cường hóa tinh nhuệ, nhưng mà đội viên bên trong đều là tinh anh, dũng mãnh gan dạ phi phàm.Đội cận chiến năm sáu gia nhập chiến đoàn, tiêu diệt toàn bộ nhưng tang thi vừa bị ném lên tường thành quá dễ dàng.

Thường thường những tang thi bị ném lên tường thành đã bị đội viên ở gần chém giết.

Dường như cho bọn người Nhạc Trọng kinh nghiệm vậy.- Khá tốt những tang thi này ngu xuẩn, bằng không thì cùng công kích một lần là quá nguy hiểm.Nhạc Trọng nhìn thấy những tang thi bị ném lên và không ngừng chết đi, khẽ chau mày suy nghĩ trong lòng.Nếu những tang thi này tập trung hỏa lực công kích bốn cửa thành, hai trăm con L2 một lần là có thể ném một lần là khó tiêu diệt được, bởi như vậy toàn bộ tân binh của Lôi Thành sẽ sụp đổ ngay lập tức.Một doanh của Lôi Thành có binh lực vượt qua sáu trăm người, thế nhưng mà phân ra ba cửa thành, bình quân mỗi cửa thành chỉ có hai trăm người, còn lại là quân dự bị, muốn ngăn cản tang thi tấn công liên tục là quá cố sức.Trong huyện Thanh Nguyên xuất hiện cục diện vô cùng quỷ dị, cửa đông có tiếng súng không dày đặc.

Ba cửa tây, bắc, nam thì súng nổ lớn, hỏa lực hung mãnh.Hiện đại vũ khí nóng hỏa lực hung mãnh thế nào, những tang thi rậm rạp chằng chịt tới là đưa mạng.

Đặc biệt là những viên đạn súng máy, một súng bắn ra trực tiếp làm thân thể đứt làm hai, những tang thi kia càng không chịu nổi.Tang thi tiến công hoàn toàn bị áp chế, L2 của ba của tây nam bắc bị súng cối bao phủ.- Ngừng bắn ngừng bắn!Từ Chính Cương dùng kính viễn vọng quan sát đội hình chiến đấu, lớn tiếng ra lệnh.Xạ kích cường độ như vậy, chẳng những đạn dược tiêu hao như nước chảy,ngay cả súng máy cũng không duy trì được.Tại quan quân kia ra lệnh, hỏa lực ba cửa tây nam bắc dừng lại, chỉ còn lại có những bắn tỉa không ngừng ngắm bắn, bắn nổ đầu của tang thi.

Chương 189: Ném công thành. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCác loại hỏa lực nặng ngừng lại, âm thanh đạn cũng dứt, đại lượng tang thi chậm rãi giãy dụa đứng lên.

Trên thân thể rất nhiều tang thi có lỗ máu, nhưng mà đầu và xương sống không có gì thì vẫn đứng lên.Đương nhiên không ít tang thi bị viên đạn súng máy và pháo tạc đoạn cánh tay, thiếu chân nhiều không kể xiết, nhưng mà đối với chúng lại không ảnh hưởng gì.

Nếu như đổi lại nhân loại thì sĩ khí sụp đổ, không dám chiến nữa.

Những tang thi kia không chút tình cảm tiến lên.Tất cả L2 cũng đứng lên trong thi đàn.

Đạn pháo cối diện tích sát thương lớn nhưng mà chính xác không tốt, chỉ có hơn mười đầu L2 bị súng cối bắn ch,ỉ.nh .s.ử,a bởi- k k tr uy-e.n.c-o,m. nát mà thôi.

Tang thi L2 còn lại chỉ bị thổi bay đi, những mãnh đạn găm vào thân thể của chúng trên cơ bản không có ảnh hưởng hoạt động của chúng.Đương nhiên tang thi bình thường chỉ cần bị đạn súng cối ảnh hưởng, trên cơ bản sẽ có kết quả phanh thây xé xác, cũng chỉ có những tang thi L2 thân thể cứng cỏi bị pháo cối bắn bay như phim vẫn còn hoạt động được.Mọi người trên tường thành nhìn thấy L2 đứng lên trong đám tang thi, trong nội tâm đều trầm xuông.

Không ít tân binh đều sinh lòng sợ hãi, ngay cả đạn pháo cũng không làm gì được L2, bọn họ thật sự không biết lấy cái gì tiêu diệt L2 đây.Những con L2 vừa đứng lên thì chợt dưới tường thành thuận tay nắm tang thi bình thường ném lên liên tục.- Người cường hóa đi lên.Lúc này quân đội đã có chuẩn bị tâm lý, nương theo mệnh lệnh này một tiếng, đại bộ phận người cường hóa của các thế lực lớn cùng xông lên phía trước.Người cường hóa của các thế lực lớn khống chế chừng một trăm người, hơn một trăm người cường hóa này gia nhập chiến đoàn, đồ sát những tang thi vừa bị ném lên quá dễ dàng.

Khác với những tân binh chưa thấy máu kia, có thể trở thành người cường hóa thì ít nhất hải giết qua năm ba con tang thi, đối với tang thi bình thường không có mang tâm lý sợ hãi, chém giết những tang thi vừa bị ném vào thành, dừng chân chưa ổn càng vô cùng nhẹ nhõm.Những con L2 quả thực giống như là báu vật đưa tặng kinh nghiệm cho bọn họ.

Những người cường hóa này chém giết tang thi không tiêu hao nhiều thể lực.Cục diện sắp đổ cũng khôi phục vững vàng.

Bốn cửa thành vẫn có tiếng súng lẻ tẻ vang lên, đó là những súng ngắm đang nhắm vào tang thi.Nếu như một viên đạn có thể giết một tang thi,đạn dược dự trữ trong căn cứ có thể tiêu diệt tang thi mấy chục lần.

Nhưng mà trên thực tế trừ những súng ngắm kia, những người khác muốn tiêu diệt một đầu tang thi trên cơ bản bình quân cần hai mươi viên đạn.

Thi đàn dày đặc, bắn trúng tang thi không phải chuyện khó, nhưng mà muốn bắn trúng đầu là chuyện khó khăn.

Viên đạn bắn vào bộ vị khác của tang thi, trừ phi đánh gãy xương cột sống, nếu không chẳng ảnh hưởng bao nhiêu lên tang thi.Cửa đông, Nhạc Trọng cũng cầm một súng trường không ngừng bắn tỉa tang thi, hắn cũng có kinh nghiệm xạ kích ba ngàn viên đạn, tài bắn súng đã thập phần tinh xảo, tang thi trong trăm mét sẽ bị bắn nát đầu.

Tất cả tang thi dưới xạ kích của hắn không ngừng ngã xuống.Mười hai tên súng ngắm cũng chia ra trong cửa đông, tỉnh táo bình tĩnh lặp lại nhắm bắn, bóp cò.

Nhiều đội tang thi ngược lại chêt trong tay của bọn họ.Những súng ngắm này, mười hai người trong đó có bảy người là lão binh được Nhạc Trọng chiêu hàng, năm người còn lại trong huấn luyện có tài xạ kích.Những lão binh này đại đa số trong đại chiến huyện Thanh Nguyên lại là người đi ra ngoài làm nhiệm vụ nguy hiểm, đại bộ phận đều thập phần thiện chiến.

Nếu như cho bọn họ chiến xa bộ binh, pháo cối và các vũ khí kỹ thuật thì Nhạc Trọng sẽ có thêm nhiều thực lực hơn nữa.- Tiểu đội thứ nhất toàn bộ nằm xuống.Nhạc Trọng vừa mới tiêu diệt một con tang thi, đột nhiên lúc này H1 bị L1 giơ lên, trong lòng của hắn sinh ra dự cảm và hét lên, nằm rạp trên mặt đất.Mười hai sứng ngắm nghe Nhạc Trọng nói vậy thì nằm xuống, tuy không hiểu nhưng vẫn chấp hành mệnh lệnh.Sau một khắc trong miệng hơn hai mươi con H1 bắn ra từng đoàn hỏa diễm lên tường thành, tạc tường thành vỡ vụn.Cửa đông có Nhạc Trọng nhắc nhở còn đỡ một ít, ở ba cửa tây nam bắc thì những H1 một lần oanh kích đã tiêu diệt hai mươi ba tên súng ngắm tinh nhuệ, quân đội tổn thất thảm trọng.Được H1 xạ kích yểm hộ hỏa lực, tất cả những con boss kẻ săn thú cấp 20 cấp tốc xuyên qua phía trước, rất nhanh đã vọt tới tường thành.Dưới tường thành những con L2 giơ hai tay lên cao cao, những boss kẻ săn thú vô cùng dễ dàng leo lên người của L2, giẫm lên hai tay của L2, L2 dùng sức hất lên thì dễ dàng vượt qua tường thành.Những con S2 thân ảnh quỷ dị cũng theo sát phía sau những con kẻ săn thú, dùng L2 làm cầu thang nhảy lên tường thànhKẻ săn thú vừa rơi xuông đất, bạch cốt huy động búa lớn chặt đứt ngang người của nó.

Mà Tiểu Thanh cũng hỗ trợ mổ lên đầu của một con kẻ săn thú, một nát đầu của kẻ săn thú.

Nhạc Trọng lúc này cầm lấy gai độc nhắm vào kẻ săn thú bắn ba phát, bắn gục kẻ săn thú tại chỗ.Lúc này kẻ săn thú nhảy vào trong cửa đông có mười đầu, bị Nhạc Trọng, bạch cốt, Tiểu Thanh tiêu diệt năm đầu.

Năm đầu còn lại thân hình chớp động và phóng người lên tường thành.Bốn tiểu đội cường hóa dưới trướng của Nhạc Trọng đều là tinh nhuệ dũng mãnh gan dạ, nhưng mà chưa phải đối thủ của kẻ săn thú.Ba đầu kẻ săn thú thân hình giống như quỷ mỵ, mấy hô hấp đã nhảy vào trong tiểu đội cường hóa, chúng dùng móng vuốt vỗ bay mấy người cường hóa bảy tám mét, phun ra một ngụm máu tươi, xương cốt nứt vỡ.Hai đầu kẻ săn thú duỗi tay như mũi tên đâm xuyên qua đầu của người cường hóa, trực tiếp giết chết bọn họ.Bốn mươi tám người cường hóa mặc áo da rắn nước của Nhạc Trọng lần đầu tiên xuất hiện thương vong.Ngay lúc này, tất cả S2 cũng từ trên tường thành lao tới Nhạc Trọng, bạch cốt, Tiểu Thanh, làm cho bọn họ không cách nào phân thân chém giết kẻ săn thú.- Đáng chết!Trong chớp mắ Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ của hắn lập tức tăng lên, hắn giống như quỷ mị huy động Đường đao và một đao chém giết S2.Không bao lâu thì có ba đầu S2 bị Nhạc Trọng một đao chém giết.

Chương 190: Tang thi tập kích bất ngờ. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTiểu Thanh cùng bạch cốt cũng đang không ngừng đánh chết những con S2 nhảy lên tường thành, nhưng mà số lượng của S2 quá nhiều, chúng căn bản giết không hết.Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ thì không ngừng chém giết những tang thi nhảy lên vách tường, vừa bảo hộ mười hai súng ngắm.

Mười hai súng ngắm này kỹ thuật tinh tế nhưng không được trang bị da rắn nước, chỉ cần bị S2 tiện tay trảo rách da thì sẽ tử vong.Những súng ngắm này là tinh nhuệ chém giết tang thi, chết một người thì Nhạc Trọng đều đau lòng.

Hơn nữa trọng yếu nhất là những súng ngắm này tương lai sẽ là bắn tỉa tinh nhuệ.

Cho dù là đối phó tang thi hay là nhân loại cũng là hảo thủ cả.Người cường hóa bình thường có chiến lực áp đảo tang thi bình thường, nhưng mà một người cường hóa cấp mười đối mặt một gã bắn tỉa thì chỉ sợ một phát là tiêu diệt được rồi.Hệ thống thần ma chỉ cường hóa tố chất thân thể của người ta, nếu như không có kỹ năng cường hoành, muốn ngăn cản súng đạn oanh kích là không thể nào.- Tiểu đội thứ mười ba, tiểu đội mười lăm trợ giúp.Nhạc Trọng vừa chém giêt tang thi vừa rống lên.Tiểu đội thứ mười ba là do Kỷ Thanh Vũ thống lĩnh tiểu đội, tiểu đội mười lăm là Trần Thạch Đầu thống lĩnh tiểu đội, hai tiểu đội này nghe lệnh của Nhạc Trọng nên gia nhập chiến đoàn.Một kẻ săn thú lao thẳng vào mội đội viên cường hóa của Nhạc Trọng, ba cái Phảng Chế Đường Đao chém lên người của nó, chém ra ba lỗ hỏng dài trên người nó, chỉ chém tới xương mà không thể chém đứt người.

Cái đuôi của nó vỗ một cái, hai gã cường hóa chợt bị đánh bay ra mấy mét, phun ra một ngụm máu tươi, trọng thương ngã xuống đất.- Đi chết!Đúng lúc này Khổng Thiên Dự phát động kỹ năng sức lực lớn cuồng bạo hai mắt đỏ thẫm, cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay chém lên đầu của kẻ săn thú một cái.Được kỹ năng cuồng bạo gia trì, Khổng Thiên Dự lực lớn vô cùng, một đao chém xuống đầu kẻ săn thú thì một đoàn linh quang lớn chui vào trong người.Sau khi Kỷ Thanh Vũ gia nhập chiến đoàn thì lập tức phát động kỹ năng lưỡi đao cường hóa, cùng kỹ năng di động cao tốc, chỉ thấy nàng xông tới gần kẻ săn thú, ánh đao lóe lên và kẻ săn thú bị chém làm bốn đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Kẻ săn thú ở gần dùng đầu lưỡi của nó bắn về phía Kỷ Thanh Vũ, như cái lưỡi như mũi tên lao tới mặt của Kỷ Thanh Vũ .Kỷ Thanh Vũ tiện tay một dao chém đứt đầu lưỡi của kẻ săn thú, thân hình chớp động và như điện bay ra khỏi phạm vi công kích của kẻ săn thú.Lưỡi của kẻ săn thú bị chém, vừa đau vừa giận, một trảo chộp về phía Kỷ Thanh Vũ, cái đuôi của nó như sét đánh công kích vào đầu Kỷ Thanh Vũ.Khác với tang thi bình thường, kẻ săn thú cũng tiến hóa ra kỹ năng chiến đấu, chiến đấu vừa rồi nó biết người này đặc thù, bộ phận cứng cỏi không dễ phá, đầu lại không có phòng hộ.Đối mặt công kích của kẻ săn thú, sắc mặt của Kỷ Thanh Vũ không thay đổi, trong nháy mắt song phương tiếp xúc với nhau thì ánh đao chớp động, đầu của kẻ săn thú bị chém vụn, máu tươi văng khắp nơi.Dưới tác dụng của kỹ năng lưỡi đao cường hóa thì thanh Phảng Chế Đường Đao trong tay Kỷ Thanh Vũ giống như tuyệt thế thần binh, phối hợp với kiếm thuật vô cùng mạnh mẽ của nàng, cận chiến đúng là vô địch.Ba đầu kẻ săn thú bị chém giết, còn sót hai đầu kẻ săn thú không ham chiến, vọt ra khỏi tường thành.Nhạc Trọng giơ gai độc lên bóp cò băn một kẻ săn thú, một phát bắn nát đầu kẻ săn thú.

Con kẻ săn thú còn lại thoát được một kiếp nên chạy thoát.Nhưng mà dưới tường thành có một chiếc chiến xa bộ binh thủ hộ, kẻ săn thú này vừa nhảy xuống tường thành, súng zpt90 25 li lúc này lóe sáng.Con kẻ săn thú bị súng trường hạng nặng bắn tới thì lập tức bị xé thành phấn vụn.- Bật hết hỏa lực, tiêu diệt những con L2!Nhạc Trọng tiện tay một đao chém giết một đầu S2 sau đó rông to lên.Nếu để cho L2 tiếp tục ném tang thi vào thành, vị trí tường thành rất khó giữ vững.

S2 là tang thi tiến hóa loại hình tốc độ, người cường hóa bình thường không ngăn cản nổi.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, trên tường thành có ba khẩu súng máy hạng nặng qjz8 phun lửa.Nhũng viên đạn này rơi vào trong thi đàn, tang thi trong tầm bắn ngã xuống.

Tang thi bình thường nếu bị viên đạn sung máy hạng nặng bắn trúng, thậm chí sẽ bị đứt gãy thân thể.

Những con L2 tuy thân thể cứng cỏi, làn da bên ngoài có thể ngăn cản được đạn súng trường, thực sự không ngăn được đạn súng máy hạng nặng bắn tới.

Hơn nữa thân hình to lớn của chúng là bia ngắm tốt, tất cả súng máy bắn phá L2 đều thấy L2 ngã xuống.

Tuy những con L2 chỉ ngã xuống đất, nhưng mà nếu không mất tay chân thì cũng mất đầu, tạm thời không thể tiếp tục ném tang thi vào.Mất đi hậu viện, tang thi trên tường thành bị sáu tiểu đội của Nhạc Trọng và Tiểu Thanh, bạch cốt, Kỷ Thanh Vũ, Trần Thạch Đầu, Khổng Thiên Dự là cường giả hợp sức giết, rốt cục những tang thi S2 bị giết hết thảy.Lúc này tang thi phát động tập kích bất ngờNhạc Trọng một chuyến cũng trả giá không nhẹ, mười hai tên súng ngắm bị S2 trảo phá cánh tay, sáu tiểu đội người cường hóa bị kẻ săn thú giết bốn người, trọng thương bảy người.

Nhạc Trọng bên này tổn thất mười ba sức chiến đấu quý giá.Nhưng mà Nhạc Trọng cũng giết được chín con kẻ săn thú, ba mươi hai đầu S2, duy trì được chiến tuyến bên này.Trong thi đàn tang thi tiến hóa cấp hai cũng thập phần thưa thớt, đội quân mũi nhọn này tồn tại là xoắn giết tang thi tiến hóa, cửa đông có thể thủ vững.- Này Nhạc Trọng, Nhạc Trọng, cửa tây không thể giữ vững được rồi, cầu anh đi qua trợ giúp, nếu không không thủ được nữa.Nhạc Trọng vừa mới tiêu diệt tất cả tang thi tiến hóa, trên bộ dàm của hắn truyền ra âm thanh cầu cứu của Lôi Thắng.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Biết rõ, tôi sẽ dẫn người tới.Môi hở răng lạnh, ngoài thành có mười vạn tang thi vây thành, nếu như mọi người không tề tâm hợp lực chỉ sợ một ngày cũng thủ không được.- Khổng Thiên Dự, bên này giao cho anh và Trình Ngọc chỉ huy, tiểu đội cận chiến thứ nhât thứ hai theo tôi.Đội viên tiểu đội thứ nhất thứ hai đều là thành viên chiến đấu cũ của Nhạc Trọng, trải qua trận đánh vừa rồi, không ít người đã đột x,em, t ại k.k t,r,uyen . com. phá lên cấp 10, Nhạc Trọng cũng đem những sách kỹ năng tuôn ra phân phát cho mọi người, mỗi người đột phá lên cấp 10 sẽ có sách kỹ năng, tăng thật lớn sức chiến đấu của bọn họ.Hai chiếc xe chở lính chạy như bay trên huyện thành, trên đường đi không có bất kỳ chướng ngại, rất nhanh hai chiếc xe đã đi tới cửa tây.Nhạc Trọng vừa nhảy xuống xe thì nhìn thấy cửa tây đã thất thủ rồi, quân đội đã lui giữ đến dưới tường thành, dựa vào hai chiếc chiến xa bộ binh, lưới sắt, súng máy hạng nặng, súng máy hạng nhẹ mà giữ vững thông đạo.Tất cả S2, S1, L1, tang thi bình thường lục tục đi lên tường thành, sau đó đại bộ phận bị hỏa lực hung mãnh xé nát.Vừa đầu kẻ săn thú né qua, căn bản không đi vào thông đạo.Một gã nam tử trung niên dáng người khôi ngô điểm tay một cái, năm đoàn hỏa cầu lăng không hiện ra, oanh kích vào kẻ săn thúThân hình của kẻ săn thú chớp động, né qua bốn đoàn hỏa cầu nhưng bị hỏa cầu cuối cùng oanh trúng thân thể, thân thể cháy đen rơi xuống.Sau một khắc vô số viên đạn bao phủ, đem con kẻ săn thú kia tiêu diệt đi.

Chương 191: Tang thi tập kích bất ngờ. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSúng máy zpt90 25 li của hai chiếc chiến xa bộ binh cũng không ngừng khắc nào, những viên đạn của nó bắn trúng tang thi nào thì trên người tang thi đó để lại cái động.

Cho dù là S2 chỉ cần bị trúng đạn là thân thể bị xé rách.Hai mắt Lôi Thắng đỏ thẫm đi đến trước người Nhạc Trọng, có chút buông lỏng một hơi nói:- Nhạc Trọng, cảm tạ anh mang viện quân tơi.Đột nhiên tang thi điều động L1, kẻ săn thú, S2 là tang thi tiến hóa ném lên tường thành, dưới tình huống không kịp đề phòng thì tổn thất thảm trọng.

Người cường hóa chỉnh hợp các thế lực cũng bị chết tám phần, súng ngắm trên tường thành cũng chết toàn bộ.Cửa tây nhất thời thất thủ, Lôi Thắng mang binh thối lui đến phòng tuyến thứ hai.

Hai cửa thành còn lại bị tang thi tập kích nên tổn thất thảm trọng.

Nhưng mà hai cửa thành còn lại một cửa thành có đặc công chính phủ, cảnh sát, cảnh sát vũ trang bộ đội trợ giúp, một cửa là Lôi Thành mang theo quân đội chủ lực đóng ở đó, song phương đang giao chiến kịch liệt với tang thi nên không có sức trợ giúp.

Lôi Thắng lúc này mới đánh chủ ý lên người Nhạc Trọng.Tường thành là phòng tuyến vô cùng quan trọng với nhân loại.

Có tường thành thủ hộ thì tang thi nhiều hơn nữa cũng không vượt qua được.

Không cách nào dựa vào ưu thế số lượng.

Còn một điều có tường thành thủ hộ thì tâm lý nhân lại được an ổn.

Bởi vậy đoạt lại tường thành đối với người thủ thành mà nói là chuyện quan trọng.- Vị này là ai?Nhạc Trọng nhìn qua nam tử trung niên không ngừng ném hỏa cầu vào kẻ săn thú thì nhìn qua Lôi Thắng hỏi.Lôi Thắng nhìn qua nam tử trung niên nói ra.- Hắn chính là Viêm Vương Cố Chi Hành.- Quả nhiên thực lực bất phàm!Trong nội tâm Nhạc Trọng thầm nghĩ.Viêm Vương Cố Chi Hành không ngừng phóng hỏa cầu dánh lên người tang thi tiến hóa, kẻ săn thú, làm cho tang thi tiến hóa hoặc chết hoặc là trọng thương.

Những tang thi trọng thương sẽ bị đạn tr.uy ệ,n đư-ợ-c ,co-py. t ại k.ktru ye,n.-com. xé nát.Nhưng mà nhìn thấy Viêm Vương Cố Chi Hành cũng đã há mồm thở dốc, mồ hôi đầm đìa, đặt mông ngồi dưới đất, không còn khí lực đứng lên nữa.Phóng thích nhiều kỹ năng cường lực như vậy đều tiêu hao lớn lượng thể lực cùng tinh thần lực.

Viêm Vương Cố Chi Hành thời điểm bại lui xuống tường thành đã hao phí đại lượng thể lực cùng tinh thần lực để phóng thích năng lực của hắn, lúc này mới cứu được hai thành người cường hóa an toàn rút lui lại.Nếu không có Viêm Vương Cố Chi Hành, chiến sĩ trên cửa tây đã bị kẻ săn thú, S2 là tang thi tiến hóa phát động công kích tiêu diệt, một cũng không sống được.Nhạc Trọng hỏi:- Trong tay anh còn bao nhiêu người cường hóa?Lôi Thắng dùng tay chỉ về phía năm người cường hóa kinh hồn chưa định nói với Nhạc Trọng:- Cũng chỉ còn lại mấy người này.Kẻ săn thú, S2 thực lực quá mức cường hoành.

Nếu bộ hạ của Nhạc Trọng không có áo giáp da rắn nước hộ thân, chỉ sợ cũng sẽ bị tổn thất thảm trọng.

Dù sao chỉ cần bị kẻ săn thú, S2 cào một cái là bị lây nhiễm, khi đó chỉ có con đường chết.

Dưới trướng của Lôi Thắng cũng không có áo giáp da rắn nước hộ thân, tự nhiên chết tổn thương thảm trọng.

Trang bị cũng là một nhân tố quyết định sức chiên đấu của bộ đội.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Trình Ngọc, Cốc Thiết, Triệu Minh, ba người các anh ở chỗ này bảo hộ Lôi Thắng, người còn lại ngừng bắn, đem năm người cường hóa kia cho tôi, tôi dẫn bọn họ đoạt lại tường thành.Nhạc Trọng cùng Lôi Thắng tuy trước mắt có quan hệ hợp tác, nhưng mà tâm phòng người cũng nên có.

Nếu Nhạc Trọng cùng tinh nhuệ của hắn đang chiến đấu mà Lôi Thắng toàn lực nổ súng, cộng thêm hỏa lực hạng nặng của hai chiến xa bộ binh, chỉ sợ không có người nào sống sót cả.Da rắn nước có thể ngăn cản đạn súng trường bình thường đấy, tuy nhiên lại không ngăn được đạn súng hạng nặng, càng đứng nói với zpt90 25 li.Lôi Thắng cũng hiểu Nhạc Trọng lưu lại Trình Ngọc ba người làm gì, nhưng mà trong lúc nguy cấp cũng không nói gì thêm, gọi năm người cường hóa tới phân phó:- Lý Chu, các anh từ giờ trở đi sẽ do quy Nhạc Trọng chỉ huy.

Hiểu chưa?- Vâng!Lý Chu lớn tiếng ứng một câu, ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng cùng tinh nhuệ của hắn.Hai tiểu đội tinh nhuệ của Nhạc Trọng tám phần là người cường hóa vượt qua cấp mười, chém giết không biết bao nhiêu tang thi, mỗi một thân sát khí hiện ra, cực kỳ bưu hãn.- Quả nhiên là một chi hổ lang chi sư.Ý niệm này vừa hiện ra trong đầu của Lý Chu, hắn mang theo bốn người cường hóa còn sót lại đi theo Nhạc Trọng.- Ngừng bắn!Lôi Thắng hạ lệnh ngừng bắn.Các loại hỏa lực hạng nặng ngừng lại, làn đạn như mưa áp chế tang thi dừng lại.Tường thành thất thủ và không ngừng có tang thi được ném lên tang thi.

Tang thi trước mặt là tang thi bình thường, S2, S1, L1, kẻ săn thú tạo thành thi đàn hỗn hợp.Cửa phía tây có mười kẻ săn thú tấn công, những kẻ săn thú này giảo hoạt thiện chiến hơn các tang thi khác.

Quân trông giữ phía tây này phải liều mạng mới tiêu diệt được năm đầu, còn lại năm đầu kẻ săn thú nhảy vào trong các căn phòng, học cách dùng công sự che chắn vũ khí.- Xông lên!Nhạc Trọng mang theo bạch cốt dẫn theo hai tiểu đội tinh nhuệ và năm tên người cường hóa xông lên.Rất nhanh Nhạc Trọng dẫn đầu bộ đội đụng chạm với tang thi.Nhạc Trọng lúc này cường hóa nhanh nhẹn cho nên tăng mạnh hơn người bình thường gấp bảy lần, tuy hắn không có kiếm thuật tinh xảo như Kỷ Thanh Vũ, nhưng mà tốc độ của hắn lại nhanh tới cực điểm.

Hắn cầm Đường đao trong tay, không ngừng đâm bổ thì đầu lâu của tang thi đã bị chém bay, con S2 vừa mới tiếp cận hắn cũng bị một dao chém bay đầu.Cơ hồ không có tang thi nào ngăn cản được một đao của Nhạc Trọng.

Tốc độ xuất đao của hắn cũng nhanh tới cực điểm, mỗi lần ánh đao chớp động thì đầu của tất cả tang thi sẽ chia lìa.

Thật đúng là dũng mãnh gan dạ tới cực điểm.Bạch cốt đứng bên người của Nhạc Trọng đã có tố chất gấp bốn lần người bình thường, nó huy động búa lớn như gió lốc, những tang thi kia vừa tới gần đã bị chém giết.

Chương 192: Viện binhChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cùng bạch cốt hung hãn như thế, hai tiểu đội số một số của đội cận chiến sau lưng của hắn cũng hung hãn không kém gì, mỗi lần bọn họ vung Phảng Chế Đường Đao lên là chém giết một đầu tang thi, không có phát động bất cứ kỹ năng gì, những tang thi kia giống như cỏ bị bọn họ thu hoạch.- Bộ đội thật hung hãn, đúng là nhờ có bộ đội như vậy mà hắn thu phục được hai cái trấn.Viêm Vương Cố Chi Hành nhìn qua Nhạc Trọng thống soái hai tiểu đội cận chiến số một số hai điên cuồn chém giết tang thi thì chấn động mạnh mẽ.Nếu bàn về thực lực thì Viêm Vương Cố Chi Hành vượt qua bất cư sbooj hạ nào của Nhạc Trọng, nhưng mà hắn chỉ là người cô đơn, dưới trướng của hắn có sáu người cường hóa, nhưng mà sáu người cường hóa này là do hắn chộp tang thi tới cho bọn họ chém giết.

Những người cường hóa được hắn bồi dưỡng như đóa hoa trong nhà kính so với bộ hạ thân kinh bách chiến của Nhạc Trọng thì cách biệt một trời một vực, căn bản không cần so sánh.Nhìn thấy Nhạc Trọng bưu hãn như thế, năm đầu kẻ săn thú trong nhà giân có bốn con không nhịn được lao ra, dùng đầu lưỡi bắn về phía Nhạc Trọng.Bốn cái đầu lưỡi bén nhọn bắn thẳng về phía Nhạc Trọng bên này.Thân hình bạch cốt lóe lên, ngăn cản trước người của Nhạc Trọng, bốn cái đầu lưỡi đâm lên ngời của nó và rút lại.Nhạc Trọng nhìn qua bốn kẻ săn thú kia, giơ gai độc lên bắn hai phát.Hai phát gai độc tinh chuẩn bắn xuyên qua đầu của hai con kẻ săn thú.Bạch cốt nhìn qua hai con kẻ săn thú còn sót lại, linh hồn ma hỏa trong mắt của hắn bén nhọn và huy động búa lên chém giết hai con này, máu tươi, óc bay ra bốn phía.Thừa dịp Nhạc Trọng công kích hai con kẻ săn thú kia, hai đầu S2 như ảnh tùy hình hiện ra trước người của Nhạc Trọng, một trảo chộp lên thân thể của Nhạc TrọngBên ngoài thân thể Nhạc Trọng mặc một bộ áo khoác, bên trong mặc áo da rắn nước, bên trong còn mặc một bộ áo da chuột vương, bên trong da chuột vương là áo phòng hộ cấp ba, dưới phòng hộ trùng điệp như vậy cho dù đại lượng viện đạn bắn tới cũng không sợ, nói gì là công kích của S2.Nhạc Trọng mặc cho S2 chộp vào trên người hắn, hắn trở tay một đao trực tiếp chặt bỏ đầu của hai con S2, hai luồng linh quang chui vào trong thân thể của hắn.Không có kẻ săn thú kiềm chế, Nhạc Trọng dẫn hai tiểu đội cận chiến xung phong liều chết, ngạnh sanh sanh dẫn theo người giết lên tường thành, đem tang thi chặn đường giết sạch sẽ.- Thật là lợi hại!Lôi Thắng nhìn thấy Nhạc Trọng dẫn đầu hai tiểu đội cường hóa chém giết tang thi xông lên tường thành, trong mắt dị quang chớp động, một tia sát ý hiện ra.

Quan hệ với Nhạc Trọng hiện giờ chỉ là lợi dụng lẫn nhau.

Nhạc Trọng càng lợi hại thì uy hiếp với bọn họ càng lớn.Sát ý trong lòng Lôi Thắng vừa mới hiện ra, một tia sát ý mãnh liệt bên cạnh cũng ập tới.

Trong lòng của hắn nhất thời cả kinh, nhịn không được nhìn qua Trình Ngọc bên cạnh.

Chỉ thấy Trình Ngọc dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn qua hắn, nếu như hắn có dị động nào thì sẽ chết trước tiên.- Lên thành!Lôi Thắng tâm niệm thay đổi thật nhanh và bỏ sát ý trong đầu, cũng ra lệnh cho người của mình.Hiện tại cũng không phải là thời điểm trở mặt với Nhạc Trọng, Lôi Thắng tuy ương ngạnh hung hăng càn quấy, thực sự tinh tường điểm này.

Nếu thành phá thì Lôi Thắng cũng không sống được.Một trăm danh thủ cầm Đại Khảm Đao truyện được copy tại kktruyen.com cùng áp giải chiến sĩ mang súng máy đi lên tường thành.Người cường hóa chết tổn thương thảm trọng, Lôi Thắng binh lực không đủ, cũng chỉ có thể sử dụng đám ngươi sống sót tân binh này đi lên chiến đấu mà thôi.Mọi người vừa tiến lên thì một con kẻ săn thú từ trong phòng lao ra ngoài, tốc độ toàn bộ triển khai, giống như mũi tên nhào vào trong nội thành.Kẻ săn thú này vừa hiện ra, mọi người kinh hãi, lập tức giơ súng lên bắn phá điên cuồng.Chỉ thấy con kẻ săn thú này xuất hiện quá mức đột ngột, hơn nữa không có một tia chiến ý, vô số viên đạn đều bắn hụt, chỉ có rải rác mấy viên đạn bắn vào người của kẻ săn thú.Thân hình kẻ săn thú chớp động, nhảy lên xuống mấy cái đi vào trong nội thành.- Anh không đi đuổi theo nó?Lôi Thắng nhìn qua kẻ săn thú, nhìn qua Trình Ngọc bên cạnh hắn và hỏi.

Hắn có thể cảm giác được thực lực của Trình Ngọc bên người cũng là người cường hóa cường đại.Trình Ngọc xuất thân sát thủ đỉnh cấp, tinh thông các loại kỹ năng chiến đấu, gia nhập đội ngũ của Nhạc Trọng và trải qua vô số lần chiến đấu, lúc này đã là người cường hóa cấp 13, chống lại kẻ săn thú cũng có lực chiến một trận.Trình Ngọc lạnh lùng nói:- Nhiệm vụ của tôi là bảo vệ anh.

Chuyện khác tôi không quản.- Không tốt, đó là đặc khu!Lôi Thắng nhìn qua phương hướng tiến lên của kẻ săn thú, nhướng mày, sắc mặt hơi đổi, đi nhanh về phía tường thành.Trên tường thành, Nhạc Trọng đã dẫn đầu hai tiểu đội chém giết sạch sẽ đám tang thi, khắp nơi đều là thi thể không đầu của tang thi, bản thân của hắn đã chém giết đại lượng tang thi tăng lên cấp 34, hắn còn dựa theo lệ cũ cường hóa một điểm thể lực và một điểm nhanh nhẹn.Lôi Thành bước nhanh đi đến trước người của Nhạc Trọng và hơi lo lắng nói ra.- Nhạc Trọng, có một đầu kẻ săn thú xông vào đặc khu, xin anh giải quyết nó!Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Kẻ săn thú?

Chuyện lúc nào?Kẻ săn thú có thể lây virus đấy, hơn nữa nó thực lực cường hoành, một khi nó tiến vào trong đám người sẽ là tai nạn.Lôi Thành cười khổ một tiếng nói:- Ngay vừa rồi, súc sinh này thật sự giảo hoạt, vậy mà từ trên nóc phòng lao đi.Nhạc Trọng nhìn Lôi Thành và trầm giọng ra lệnh:- Tiếu Minh, anh mang tiểu đội thứ hai đóng ở đây.

Trình Ngọc, anh phải bảo hộ an toàn cho Lôi Thành.

Tiểu đội thứ nhất toàn thể quay lại cửa đông, có chuyện gì thì báo cáo với tôi.Lần này tang thi điều động đại bộ phận tang thi tiến hóa tấn công, trong thời gian ngắn có lẽ vô lực uy hiếp cửa tây.Lôi Thành trông mà thèm nhìn qua hai tiểu đội tinh nhuệ dưới trướng của Nhạc Trọng, hắn còn muốn mở miệng đòi hỏi Nhạc Trọng quyền chỉ huy tiểu đội này, Nhạc Trọng nhanh chóng nhảy xuống tường thành.Nhạc Trọng lái xe đi thẳng tới đặc khu, chỉ thấy hai tên chiến sĩ cầm sung thủ ở cửa đặc khu trái tim bị móc ra, hiển nhiên là bị kẻ săn thú tiêu diệt rồi.Lúc này đặc khu không còn là thế ngoại đào viên cho đám người quý tộc nữa, đại lượng nam tử ăn mặc chỉnh tề săc mặt tái nhợt chạy ra khỏi đặc khu.Trong lúc bối rối những nam nữ già trẻ giẫm đạp lên nhau, chết tổn thương thảm trọng.

Đồng thời đại lượng người lách ra khỏi lối vào đặc khu nhỏ hẹp, phá hỏng cửa vào của đặc khu.Vì có thể tranh đoạt vị trí chạy trốn, những nam nhân thân thể cường tráng vung nắm quyền đánh người chung quanh té ngã chỉ vì để mình bỏ chạy.Rất nhiều tiểu hài tử, nữ nhân đều bị đẩy té trên mặt đất, tiếng khóc tiếng la vang lên, tràng diện đúng là hỗn loạn tới cực điểm.- Đáng chết!Nhạc Trọng nhìn qua đám người hỗn loạn này, khẽ chau mày, tiếp tục như vậy thì người trong đặc khu giẫm đạp nhau chết còn nhiều hơn cả kẻ săn thú.Không có chút do dự, Nhạc Trọng lập tức phát động Khủng Cụ Thuật, một cổ tinh thần uy áp hiện ra chung quanh người của hắn, hắn nhanh chóng vọt tới đám người và hét lên:- Đều an tĩnh rời khỏi nơi này cho tôi.Tinh thần uy áp khổng lồ rơi vào trong đám người, những người kia bị Khủng Cụ Thuật của Nhạc Trọng ảnh hưởng, trong nội tâm cảm thấy sợ hãi Nhạc Trọng còn vượt xa kẻ săn thú, đều thành thành thật thật dựa theo lời của Nhạc Trọng mà đi ra ngoài.

Chương 193: Hỗn loạnChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng bước nhanh về phía trước, hắn dùng lực ảnh hưởng của Khủng Cụ Thuật làm cho đám người bình thường vô cùng sợ hãi, chủ động nhượng xuất một con đường cho hắn đi.

Đồng thời những người bình thường bị Khủng Cụ Thuật ảnh hưởng đều thành thành thật thật đi ra ngoài.Tách đám người ra Nhạc Trọng nhìn thấy kẻ săn thú toàn thân là máu, đang không ngừng đuổi giết người sống sót.

Đặc khu này sau tận thế là khu vực người bình thường ao ước được vào ở, người trong đặc khu cũng không sợ nguy hiểm cho nên không bố trí hỏa lực nào ở đây, bây giờ biến thành dê béo.Cái lưỡi của kẻ săn thú duỗi ra, trực tiếp xuyên thủng tim của tiểu hài tử.Trong mắt tiểu nam hài chưa đủ mười tuổi kia tràn ngập sợ hãi, giãy dụa vài cái sau đó gương mặt vặn vẹo.- Đáng chết!Thấy một màn như vậy thì trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc băng hàn, giơ gai độc lên nhắm bắn kẻ săn thú.Con kẻ săn thú kia biế Nhạc Trọng lợi hại, cái đuôi của nó giơ lên, đem một cỗ thi thể ném về phía Nhạc Trọng.

Thân hình của nó lóe lên và lao vào trong một cái hẻm.Nhạc Trọng né qua cỗ thi thể kia, bước nhanh đuổi theo kẻ săn thú.Nếu đầu kẻ săn thú kia vọt tới bản thân của Nhạc Trọng thì một súng là tiêu diệt được, nhưng nếu kẻ săn thú chạy trối chết thì Nhạc Trọng muốn giết nó quá không dễ dàng.Đầu kẻ săn thú kia cực kỳ giảo hoạt, không ngừng xuyên qua phố lớn ngõ nhỏ.Nhạc Trọng toàn lực truy đuổi ở phía sau, hắn có nhanh nhẹn cao tới 69 điểm, thân hình giống như quỷ mị lao theo kẻ săn thú kia.

Nếu không phải kẻ săn thú không ngừng chuyển hướng thì hắn đã sớm đuổi theo kẻ săn thú rồi.Nhạc Trọng xông qua một con hẻm nhỏ, đột nhiên trong nội tâm báo động mạnh mẽ, từ trên bầu trời có một cái đầu lưỡi từ trên cao giáng xuống.Kẻ săn thú kia tứ chi dán lên trên vách tường và dùng đầu lưỡi công kích vào Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra một tia hàn quang, thò tay chộp lấy đầu lưỡi của kẻ săn thú.Da chuột vương cứng rắn cho nên đầu lưỡi không cách nào làm gì được nhạc trọng.

Hắn thuận thế một trảo bắt lấy đầu lưỡi của kẻ săn thú, tay trái giơ gai độc lên và nhắm vào đầu nó bóp cò.Phanh một tiếng nổ mạnh làm đầu lâu kẻ săn thú nổ tung, thi thể không đầu có hộp báu màu xanh rơi ra ngoài.- Tỉ lệ rơi đồ xem ra càng ngày càng thấp.Nhạc Trọng đi qua, đem hộp báu màu xanh bỏ vào trong túi.Lúc trước Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ giải quyết kẻ săn thú đi vào Tân Thủ thôn thì mỗi một đầu kẻ săn thú đều rơi ra sách kỹ năng và trang bị tốt.

Lúc này tang thi công thành thì Nhạc Trọng tiêu diệt mười con kẻ săn thú chỉ rơi ra hai hộp báu màu xanh, còn lại đều là hộp báu màu trắng.Không lâu sau một bộ đội đặc công trang bị vũ khí chạy tới nơi này, bắt đầu duy trì trật tự.Binh lực trong cứ quá khan hiếm, vốn đại lượng binh lực đều đi chiến đấu, nếu không thì kẻ săn thú này không dễ dang vào trong nội thành.- Cứu tôi cứu tôi, tôi là nữ nhân của Trương cục trưởng, các người không thể không cứu tôi, tôi không muốn chết- Tôi không có bị thương do bị cào trúng, đây là do tôi bị t mà thôi, tôi là đại biểu nhân dân toàn quốc sao các người dám bắt tôi.- Tôi là chủ tịch tập đoàn Cương Hóa, thị trưởng Trần Kiếm Phong chính là bạn tốt của tôi.

Các người dám đụng vào tôi, lão tử sẽ lột da của các người ra."..."

Những đặc công đi vào trong đặc khu, nghe được lệnh của cấp trên là bắt lấy những người bị thương trói lại.

Nếu đúng là người bình thường thì sống sót, một khi phát hiện bị cắn tổn thương sẽ bị xử quyết.

Nhưng mà người trong đặc khu có ngàn vạn quan hệ với cao tầng, những đặc công này cũng chỉ trói mà không làm gì bọn họ.Dù là như thế trong đặc khu vang lên tiếng khóc la gào thét, có lớn tiếng giải thích, có người báo thân phận uy hiếp đặc công, khu vực này loạn thành một bầy.Một gã trung đội trưởng đặc công mặt mũi đổ mồ hôi lạnh kêu lên:- Tất cả mọi người an yên tĩnh một chút, chỉ cần các người trong nửa giờ không có dị thường nào thì sẽ đi.Nếu là người sống sót bình thường thì những những đặc công này đã sớm dùng bạo lực làm cho đám người này câm miệng, an tĩnh lại.

Thế nhưng mà đối mặt với những người trong đặc khu có thân phận, những đặc công này không dám quá phận.Phanh!Đúng lúc này một tiếng súng nổ vang hiện ra, trên đầu một con chó như tiểu công chúa nhiều ra một lỗ máu.Tên đội trưởng đặc công nhìn qua bên kia, vừa vặn trông thấy Nhạc Trọng cầm súng ngắn 54 trong tay, một viên đạn bắn vào đầu con chó như tiểu công chúa này.- Kiều Kiều, con gái Kiều Kiều bảo bối của tôi!Một gã phu nhân tuổi chừng ba mươi hai, làn da trắng nõn, tướng mạo xinh đẹp nhìn thấy con chó nhỏ của mình bị Nhạc Trọng một súng bắn nổ đầu thì lúc này rên rỉ lên, hơn nữa còn chạy về bên này.Một phu nhân tướng mạo xinh đẹp hai mắt đỏ thẫm, trong mắt tràn ngập bi thương, thoáng cái vọt tới trước người của Nhạc Trọng và hung hăng bạt tai về phía Nhạc Trọng:- Mày là đồ ác ma, lại dám giết Kiều Kiều công chúa nhỏ của tao!Con chó nhỏ này chính là sủng vật mà nữ nhân này thương yêu nhất.

Nàng nuôi dưỡng con chó này giống như con gái của mình vậy.

Cho dù là tận thế thì thức ăn cho con chó này cũng là lương thực cao cấp nhất.

Đồ ăn của con chó này đều là dùng thịt bò để làm ra, nếu như đặt ra ngoài đặc khu thì đó là mỹ vị khó có được.

Người bên ngoài vì một miếng bánh mì nhỏ là có thể động thủ giết người, bây giờ lại dùng thịt bò làm thức ăn cho chó.- Cút, con chó này bị lây nhiễm virus, tôi không giết nó thì để cho nó giết người sao?Nhạc Trọng kịch chiến cả buổi sáng, đi cứu viện khắp nơi, lại một mình cứu viện đám người trong đặc khu này, trong nội tâm đã tích lũy không ít lệ khí.

Trong lòng của hắn giận dữ, thân thể có chút hơi nghiêng né qua một bạt tay của nữ nhân này, trở tay tát vào mặt của nữ nhân kia, đánh bay mấy cây răng của x em tại- kk truyen . c om. nữ nhân này ra ngoài, mặt cũng sưng đen lại.Tên nữ nhân này ngã nhào trên mặt đất, trong mắt tràn ngập không thể tin, chỉ vào Nhạc Trọng và nhìn qua trung đội trưởng đặc công kêu lên:- Kẻ này dám đánh tôi, Trương Kiệt, anh có muốn làm trung đội trưởng đặc công không vậy.

Đi lên bắt hỗn đản này lại cho tôi.Tên trung đội trưởng đặc công Trương Kiệt kia mang theo hai gã chiến sĩ đi tới, thời điểm nhìn rõ chân diện mục của Nhạc Trọng thì hít sâu một hơi khí lạnh, đi tới bên người tên phu nhân này nói nhỏ:- Sử phu nhân, đây chính là Thạch Mã Trấn Nhạc Trọng.Nghe Trương Kiệt nói vậy thì sắc mặt nữ nhân này tái nhợt, hai mắt oán độc vô cùng nhìn qua Nhạc Trọng và lớn tiếng khóc lóc om sòm.- Thạch Mã Trấn Nhạc Trọng thì thế nào?

Nhạc Trọng là có thể tùy tiện đánh người sao?

Mày đánh nữ nhân, mày có phải nam nhân hay không?

Nơi này là căn cứ chứ không phải Thạch Mã Trấn của mày, mày giỏi thì giết tao đi.Nữ nhân này chính là vợ của một tên thư ký có đặc quyền trong căn cứ.

Nếu như Nhạc Trọng công nhiên giết người trong đặc khu, như vậy người trong đặc khu không ngồi yên mà nhìn.

Chỉ cần Nhạc Trọng còn muốn hợp tác với căn cứ, nàng tuyệt đối không cần lo lắng tính mạng của mìnhNhạc Trọng nhìn qua nữ nhân này và lạnh lùng nói:- Bà muốn chết như vậy thì tùy bà!

Chương 194: Thay nhau ra trận. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrương Kiệt nghe vậy hít một hơi lãnh khí, cầm súng ngắn chỉa vào người của Nhạc Trọng, để ngừa Nhạc Trọng động thủ giết người.Trương Kiệt khẽ động, Nhạc Trọng cũng đã động, hắn giống như sấm sét đánh lên người của Trương Kiệt, đá Trương Kiệt ra xa mấy mét.- Không xong!Trương Kiệt lăn một vòng, nhanh chóng móc súng đứng lên.- Cứu mạng, cứu tôi!Cơ hồ là thời khắc đó tiếng kêu thê lương từ hướng của nữ nhân kia vang lên.Trương Kiệt nhìn qua hướng của nữ nhân kia, chỉ thấy một con mèo ba tư thân thể hư thối cắn xé nữ nhân kia.

Con mèo ba tư lực lớn vô cùng, mỗi khi cắn một cái đều cắn một khối huyết nhục trên người nữ nhân này ăn vào.Hai mắt nữ nhân này tràn ngập sợ hãi, lớn tiếng gào khóc, cố gắng ném con mèo ba tư đi.

Nàng cũng đứng lên bỏ chạy, tránh né con mèo cắn xé.Đồng thời những nơi nữ nhân kia đi qua, cho dù là nam hay nữ đều tránh không kịp.

Không có người nào nguyện ý tiến lên giúp nữ nhân này một lần.

Con mèo kia rõ ràng là tang thi, chỉ cần bị cào thì sẽ bị lây.

Loại chuyện nguy hiểm tính mạng này không ai muốn làm.- Mèo tang thi cấp 10, hành đẹn nhanh nhẹn, kèm theo kỹ năng: lây virus...Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua con mèo tang thi không chút thu hút kia, trong mắt hiện ra những tin tức này.- Cứu tôi, cứu tôi!Nữ nhân kia nhìn thấy mọi người tránh lui, trong mắt hiện ra thần sắc tuyêt vọng, một bến tránh né con mèo và lớn tiếng cầu khẩn Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng nhìn qua nữ nhân này đang giãy dụa, hắn lui ra sau vài bước, lạnh lùng nói.- Tôi không có nghĩa vụ cứu bà!Nhạc Trọng tính cách ân oán rõ ràng, loại nữ nhân không biết tôt xấu này không muốn cứu giúp.Trương Kiệt lớn tiếng nhìn qua đội viên bên cạnh:- Tiêu diệt con mèo tang thi này.Một gã đội viên khó xử nói:- Trương đội, con mèo tang thi này đang ở trên người của Sử phu nhân.

Chúng ta không có mười phần nắm chắc có thể không tổn thương Sử phu nhân mà bắn gục con mèo này.Con mèo tang thi kia bây giờ đang ở trên người của Sử phu nhân, nếu như bắn vào con mèo tang thi kia, rất khó không ảnh hưởng tới Sử phu nhân.Trương Kiệt do dự một chút, cắn răng đi tới trước mặt Nhạc Trọng và nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng xin ngài ra tay tiêu diệt con mèo này đi, tôi van ngài!Ở chỗ này chỉ có một người có thể tiêu diệt con mèo tang thi mà không ảnh hưởng tới Sử phu nhân chỉ có mình Nhạc Trọng, Trương Kiệt đã không muốn cầm mạng của mình đi cứu Sử phu nhân, cũng không muốn nổ súng giết chết con mèo tang thi cùng Sử phu nhân.

Dù sao lúc này Sử phu nhân còn chưa biến thành tang thi, hắn cũng không muốn bị chồng Sử phu nhân tính sổ.Nhạc Trọng nhìn Trương Kiệt một cái và những người sống sót kinh hồn chưa định, tiến lên một bước, ánh đao chớp động và một đao chém đầu của con mèo tang thi.- Đau quá, bác sĩ tôi muốn bác sĩ!Sử phu nhân vừa thấy con mèo tang thi vừa chết, nàng chợt lớn tiếng kêu khóc lên.

Lúc này trên người nàng bị con mèo cắn xuống mấy khối huyết nhục, máu tươi chảy đầm đìa, cực kỳ khủng bố.Nhạc Trọng nhìn qua Sử phu nhân rồi nhìn qua Trương Kiệt hỏi:- Bà ta đã bị lây virus, vì cái gì anh không bắn gục đi.Trương Kiệt cười khổ một tiếng nói:- Nàng ta chính là lão bà của Cố bí thư.

Nếu tôi trước khi nàng chưa biến thành tang thi mà bắn gục.

Chức vụ trung đội trưởng đặc công của tôi không cần làm nữa.Nhạc Trọng nhìn qua chó chó mèo mèo đang chạy loạn khắp nơi, khẽ chau mày nói:- Tôi đề nghị tiêu diệt đám chó mèo nơi này.Những con chó mèo kia chính là sủng vật, sẽ bị lây virus cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa chúng phát triển cũng hết sức kinh người.

Một con mèo tang thi vừa rồi cũng đã làm nơi này gà bay chó chạy.- Không có khả năng, những con chó mèo này là mệnh căn của đám người kia, không có lệnh của cấp trên thì tôi không thể giết chúng.Trương Kiệt lắc đầu cự tuyệt nói.Dân cư trong đặc khu đều có thân phận bất phàm, nếu như chạm vào bọn họ là tội ác bất xá.

Trương Kiệt là trung đội trưởng đặc công cũng không muốn chưa nghe lệnh của cấp trên mà làm việc, Trương Kiệt tự nhiên không dám bắn gục đám chó mèo trong đặc khu này.Nhạc Trọng khẽ chau mày, không nói gì thêm mà rời khỏi nơi này.

Đây không phải là Đại Nham Trấn, Thạch Mã Trấn của hắn, Nhạc Trọng không thể ra lệnh cho người ta được.Nơi này chính là căn cứ thành Lũng Hãi, Nhạc Trọng và căn cứ cùng hợp tác kháng địch.

Hắn có thể không muốn bởi vì chút chuyện này mà trở mặt với căn cứ.Dùng tình thế trước mắt của hắn mà nói thì Nhạc Trọng dùng lực lượng của mình không thể nào ngăn cản tang thi tấn công được.Nhìn qua bóng lưng của Nhạc Trọng rời đi, Trương Kiệt mở miệng muốn nói cái gì đó, do dự một hồi vẫn không có nói gì cả.Nhạc Trọng trở lại cửa đông thì nhìn thấy tang thi không ngừng bay lên tường thành, sau đó bị loạn đao phây thanh trên tường thành.Nhạc Trọng lẳng lặng quan sát một chút, chỉ thấy phần lớn tang thi ném lên tường thành không tạo thành áp lực quá lớn cho mọi người.Chỉ có tang thi tiến hóa và kẻ săn thú với có thể yêu hiếp đội viên mặc áo da rắn nước mà thôi.Nhạc Trọng quan sát một hồi rồi nhìn qua Khổng Thiên Dự ra lệnh:- xe m t.ại k-ktru y en .co m Cặn bã doanh đi lên, trung đội một cùng xông lên.Khổng Thiên Dự nhanh chóng lui ra, rất nhanh ba mươi sáu người của cặn bã doanh đi lên.Cao Đại Cường là đội thứ nhất của cặn bã doanh, hắn và ba mươi sáu người còn lại đi tới trước người của Nhạc Trọng, im lặng nhìn qua Nhạc Trọng, chờ đợi Nhạc Trọng ra lệnh.Nhạc Trọng nhìn ba mươi sáu người của cặn bã doanh, phát động Khủng Cụ Thuật, một cổ uy áp tinh thần khổng lồ lúc này bao phủ lấy toàn bộ cặn bã doanh.Cao Đại Cường và ba mươi lăm người còn lại bị uy áp tinh thần của Khủng Cụ Thuật bao phủ, lập tức trong nội tâm sinh ra cảm giác sợ hãi, giống như bị vây trong biển tang thi, từng ngụm bị bị tang thi thôn phệ- Thực lực của Nhạc đội đáng sợ như vậy?

Quả nhiên đáng sợ!Cao Đại Cường cũng là người tâm trí kiên định và lớn mật, dưới uy áp của Khủng Cụ Thuật thì hắn không nhịn được hai chân run lên nhìn qua Nhạc Trọng trước mặt, thở hỗn hển, trong mắt hiện ra nét sợ hãi không gạt bỏ được.Những người còn lại của cặn bã doanh càng không chịu nổi, rất nhiều người đều ngã xuống đất, gan nhỏ một chút thậm chí bị dọa tiểu ra quần.Nhạc Trọng nhìn thấy những tù phạm cặn bã doanh bị Khủng Cụ Thuật làm xụi lơ trên đất, trong mắt tràn ngập sợ hãi, lúc này mới thu Khủng Cụ Thuật, mở miệng nói:- Đám hỗn đản các ngươi đều là một đám phạm trọng tội, nên bị xử bắn, nếu không phải tôi từng hứa hẹn cho các ngươi giết tang thi sẽ khôi phục thân phận thì tôi sẽ xử bắn các người lâu rồi.

Tôi nói rồi, các người chỉ cần giết được ba mươi con tang thi sẽ khôi phục tội nghiệt, tôi sẽ cho các người làm bình dân, hoặc trở thành chiến sĩ chính thức.- Ba mươi đầu tang thi cũng không phải số lượng nhỏ, bằng vào bổn sự của các ngươi hiện tại thì đại đa số người chỉ sợ chống đỡ không được mức này.

Hiện tại tôi sẽ ban cho các người bảo vật cường hóa.

Cầm lấy chúng và đi chiến đấu để các ngươi được cường hóa mạnh hơn, tương lai đồ ăn, phòng ở, nữ nhân đều sẽ có.

Chương 195: Thay nhau ra trận. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nói xong, phất phất tay, ba mươi sáu thanh Phảng Chế Đường Đao cùng thuẫn thép được đưa tới trước mặt đám cặn bã doanh này.- Đây là binh khí của hệ thống thần ma!Cao Đại Cường vừa nhìn thấy chuôi Phảng Chế Đường Đao thì con mắt sáng ngời, nhanh chóng nhặt Phảng Chế Đường Đao vào trong tay.Binh khí của hệ thống thần ma chính là chìa khóa mở ra cánh cửa cường hóa.

Không có binh khí trong hệ thống thần ma, cho dù giết chết tang thi, biến dị thú cũng sẽ không biết đạt được cường hóa.Tù nhân trong cặn bã doanh đều biết rõ điểm này.

Bọn họ nhao nhao đi lên nhặt lấy Phảng Chế Đường Đao cùng thép thuẫn, trong mắt tràn ngập chiến ý.

Chỉ cần bọn họ chiến đấu và đạt được cường hóa, chuyện này làm sĩ khí của bọn họ đại chấn.- Tất cả sách kỹ năng, hộp báu, sinh tồn tệ đều không được phép nhặt lấy.

Nếu không trực tiếp đánh gục.- Tôi đề nghị các người sau khi cườn hóa đem điểm cường hóa phân phối vào trên lực lượng và thể lực.

Hiện tại lập tức đi lên săn bắt tang thi.Nhạc Trọng phất phất tay ra lệnh.Trung đội cặn bã doanh lúc này hưng phấn, cầm lấy Phảng Chế Đường Đao cùng thép thuẫn trong tay lao lên tường thành.Tiểu đội ba bốn cường hóa lúc này lui lại nghỉ ngơi.Những tù phạm cặn bã doanh vừa lên tường thành, chợt giống như mãnh hổ lao vào chém giết tang thi thật điên cuồng.

Bọn chúng trước kia đại bộ phận có kinh nghiệm chiến đấu với tang thi, cũng không có quá nhiều sợ hãi đám tang thi bình thường.

Bây giờ có được Phảng Chế Đường Đao và sau khi giết địch càng được cường hóa.

Trong tận thế này thực lực mạnh hơn một phần thì có thể sống cao hơn một phần.Triệu Tinh lui ra sau, đi đến bên người Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc đội?

Tại sao không cho chúng ta lên?Hiện tại trên tường thành không có tang thi tiến hóa.

Tiểu đội thứ ba thứ tư giết tang thi bình thường như giết ra.

Những đội viên kia có chút khó hiểu mệnh lệnh này của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Lực lượng của chúng ta hiện giờ quá bạc nhược, phải không ngừng tăng cường mới được.

Anh dẫn người đi nghỉ ngơi thật tốt, đợi lát nữa sẽ cho các anh xuất hiện.Triệu Tinh mặc dù có chút không hiểu, thực sự dẫn người lui xuống.- Sách kỹ năng!Một tên tù phạm cặn bã doanh sau khi chém giết tang thi bình thường thì một bản sắc kỹ năng trân quý hiện ra trước mặt của hắn.Bản sách kỹ năng này vừa xuất hiện, con mắt mấy tên cặn bã doanh gần đó sáng lên, nhao nhao di động về phía bên này.

Trong mắt tên tù phạm đánh tuôn ra sách kỹ năng tham lam, thò tay chộp về phía sách kỹ năng.Một bản sách kỹ năng đại biểu cho một năng lực cường hóa, đại bộ phận người của Nhạc Trọng đều biết việc này.

Một loại năng lực cường hóa đại biểu cho lực lượng cường đại, tự nhiên làm cho đám cặn bã doanh độngt âm không thôi.Phanh một tiếng súng vang lên.Trên đầu của tên cặn bã doanh kia xuất hiện lỗ máu, thân thể bay ngược ra phía sau, trong mắt còn tràn ngập kinh ngạc cùng không tin.Nội tâm của đám cặn bã doanh còn lại cả kinh, nhìn theo tiếng súng vừa rồi, chỉ thấy một tên súng ngắm đang nhìn chằm chằm vào bọn họ.Nội tâm của đám cặn bã doanh này vô cùng lạnh lẽo, không dám nhìn bản sách kỹ năng trân quý kia nữa, điên cuồng chém giết đám tang thi.Một gã đội viên chính thức đi tới, đem sách kỹ năng và sinh tồn tệ chung quanh thu lại.

Hơn mười nhân viên hậu cần không ngừng đem thi thể tang thi vứt xuống tường thành.Đại lượng tang thi tiến hóa bị giết, thi đàn này hiển nhiên không có quá nhiều thủ đoạn, chỉ có thể không ngừng ném tang thi bình thường lên cho mọi người chém giết.Những thi thể của tang thi bình thường này bị thu gom lại một chỗ và đốt cháy.Chiến đấu kịch liệt tới chạng vạng tối, Nhạc Trọng đem tù phạm trong cặn bã doanh và người sống sót sau huấn luyện thay nhau ra trận, dùng Phảng Chế Đường Đao săn bắn tang thi.Có mười mấy người không cẩn thận bị tang thi cào phá da biến thành tang thi.

Đại bộ phận tù phạm cặn bã doanh và người sống sót được cường hóa lên cấp 2.

Đồng thời lòng sợ hãi của bọn họ với tang thi cũng giảm bớt đi.Người bình thường chỉ cần trong tay có Phảng Chế Đường Đao chém ba đầu tang thi sẽ lên được cấp 2.

Mà người cường hóa cấp 7 phải săn giết hơn mười đầu tang thi mới được cường hóa.

Mà người mạnh như Nhạc Trọng đi săn giết tang thi bình thường chỉ sợ phải hơn mấy ngàn mới được.Mà người bình thường lợi dụng Phảng Chế Đường Đao chém giết tang thi bình thường tăng lên thì thực lực chỉnh thể của Nhạc Trọng cũng tăng lên, vì mười vạn tang thi đang công thành và giữ vững căn cứ thành phố Lũng Hãi, Nhạc Trọng cũng phải cho cặn bã doanh và ba trăm x e,m- -o,n.l-ine.

-t.ạ i k ktru ye n.-co m người sống sót vừa chiêu mộ huấn luyện trở thành người cường hóa.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí quan sát thi bầy dưới tường thành, phát động hợp thể hộ giáp thuật đồng thời ra lệnh:- Động thủ bật hết hỏa lực!Nhạc Trọng ra lệnh này thì các loại hỏa lực nặng nhẹ trên tường thành đồng loạt bắn thẳng về phía tang thi.Dưới làn đạn kim loại bao phủ thì những tang thi bình thường ngã xuống như cắt lúa.

Dưới hỏa lưc của súng máy hạng nặng, những con L2 thân hình khôi ngô nhao nhao té xuống đất, một phát đạn là xuyên thủng qua thân thể cứng rắn của chúng.- Ngừng bắn, bắn tỉa nhắm mục tiêu vào đám H1!Nhạc Trọng hạ lệnh ngừng bắn sau đó duỗi tay ra, một đại gai xương đâm vào dưới tường thành, hắn nhảy xuống.Trên bầu trời Tiểu Thanh cũng thừa dịp thời điểm hỏa lực bao trùm, nó cùng trùng kích vào trong thi đàn, đem một đầu H1 xé thành phấn vụn.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, chợt tốc độ triển khai toàn bộ, hắn xông thẳng về hướng của H1.

Những con tang thi H1 loại hình tấn công từ xa này với bọn họ mà nói là nguy hiểm nhất.

Có H1 tồn tại, đám bắn tỉa của cửa đông không dám lên tường thành săn giết tang thi.

Hơn nữa những con H1 kia lực phá hoại cũng cực kỳ to lớn, hỏa cầu của chúng không khác gì một chiếc BMW nổ tung, nếu như nó tiếp tục tiến hóa thì Nhạc Trọng có chạy cũng không chạy thoát được.Mất đi mưa đạn trấn áp, những tang thi trên ngời có trăm ngàn lỗ thủng đứng thẳng lên, những tang thi thân thể chỉ còn nửa khúc chậm rãi tiến tới gần Nhạc Trọng.Chung quanh người của Nhạc Trọng khắp nơi đều là tang thi đang rục rịch.Nhạc Trọng mỗi bước đi lên đều có thể dẫm lên phần chân tay cụt, nội tạng hư thối, thịt nát buồn nôn.

Cộng thêm chung quanh hắn là thi thể tang thi, hắn giống như đi vào trong địa ngục vậy.Mà những con L2 tiến hóa kia di động nhanh hơn tang thi bình thường, chúng rất nhanh từ trên đất đứng lên, vây lấy Nhạc Trọng.Những con H1 trong thi đàn cũng thay đổi phương hướng, quay đầu nhắm trúng Nhạc Trọng.Sau một khắc Nhạc Trọng chợt sinh ra dự cảm nguy hiểm không hiểu, hắn trước tiên phát động kỹ năng Ảnh Bộ, giống như quỷ mị lăn một vòng.Hơn hai mươi bóng đen từ trên cao rơi xuống, phá toái hư không nhắm thẳng về phía Nhạc Trọng.Tuy Nhạc Trọng có tốc độ nhanh gấp bảy lần người bình thường, né qua đại bộ phận hỏa cầu, nhưng mà vẫn có hỏa cầu đánh lên người.Nhạc Trọng mặc áo da chuột ngăn cản được đại bộ phận uy lực của hỏa cầu, nhưng mà dù vậy hắn vẫn bị hỏa cầu oanh ra xa bảy tám thước, xương cốt muốn nứt ra, đau đớn không thôi.Nếu không phải cường độ thân thể Nhạc Trọng gấp ba lần người bình thường, mặc dù có áo da chuột hộ thân, một kích này cũng làm xương cốt của hắn nát nhừ.Bang bang...Sau khi đám H1 phóng hỏa cầu thì tiếng súng vang lên, trên đầu của H1 xuất hiện lỗ máu.Đó là những tay súng bắn tỉa trên tường thành, Nhạc Trọng chính là người thu hút chú ý cua H1.Tuy những con H1 phóng ra hỏa cầu uy lực bất phàm, nhưng mà bản thể của nó vô cùng yếu ớt, ngay cả đạn súng trường bình thường cũng dễ dàng xuyên qua thân thể của chúng, càng không cần phải nói tới súng bắn tỉa.Trên tường thành những người bắn tỉa xạ thuật bất phàm, sau khi xạ kích xong thì đám H1 cũng hiện ra trong đám tang thi, bọn họ cũng dễ dàng tìm được.

Hết thảy giết chếtMà những con tang thi L2 đao thương bất nhập, chỉ khi dùng súng bắn tỉa bắn trong phạm vi mấy mét hoặc là đạn súng bắn tỉa đặc thù mới có thể bắn thủng đầu của chúng.Bởi vì đạn đặc thù này quá khó tìm, đạn bắn tỉa tồn kho của Nhạc Trọng cũng không nhiều, bởi vậy không đến lúc trọng yếu hắn không dùng, hắn sẽ không dùng đạn bắn tỉa đặc thù đi bắn giết L2.- Xem ra có cơ hội mình phải cường hóa cường độ thân thể mới được.Nhạc Trọng từ trên mặt đất đứng lên, huy động Đường đao trong tay, cắn những tang thi đang bò trên mặt đất như đậu hủ.

Sắc mặt của hắn tái nhợt, cốt khải ở chỗ hỏa cầu oanh kích trung đã nát tan, quần áo vỡ tan, đau đớn không thôi.Mà thanh Đường đao so với Phảng Chế Đường Đao sắc bén gấp năm lần, chém giết tang thi càng thêm nhẹ nhõm.Những tang thi loại hình L1, S1, L2 cũng từ bốn phương tám hướng vây quanh Nhạc Trọng.Trên tường thành, âm thanh súng vang lên không ngừng, những con tang thi tiến hóa L2 bò tới gần Nhạc Trọng thì không ngừng bị bắn tỉa bắn vào đầu.Mất đi H1 uy hiếp, Tiểu Thanh từ trên trời giáng xuông, không ngừng dùng cái mỏ sắc bén tấn công, mỗi một lần đều trảo nát đầu của một con L2.Nhạc Trọng dùng tốc độ cao nhất tiến thẳng về phía L2, chỉ chốc lát đã tới trước người của một con L2.Đầu L2 kia vừa thấy Nhạc Trọng, nó vung nắm đấm nặng như núi của mình đập vào người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hơi nghiêng người né qua một bên, né qua một kích nặng nề của L2, sau đó một đao chém lên cổ của con L2 này.Sức lực gần bốn lần người thường bộc phát, phối hợp thêm với Đường đao sắc bén, Nhạc Trọng thập phần gian nan chém ra một lỗ hỏng lớn trên đầu lâu của L2, nhưng mà không thể chém đầu lâu của L2 xuống được.

Chương 196: Thi triều tạm lui. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Ngừng bắn, bắn tỉa nhắm mục tiêu vào đám H1!Nhạc Trọng hạ lệnh ngừng bắn sau đó duỗi tay ra, một đại gai xương đâm vào dưới tường thành, hắn nhảy xuống.Trên bầu trời Tiểu Thanh cũng thừa dịp thời điểm hỏa lực bao trùm, nó cùng trùng kích vào trong thi đàn, đem một đầu H1 xé thành phấn vụn.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, chợt tốc độ triển khai toàn bộ, hắn xông thẳng về hướng của H1.

Những con tang thi H1 loại hình tấn công từ xa này với bọn họ mà nói là nguy hiểm nhất.

Có H1 tồn tại, đám bắn tỉa của cửa đông không dám lên tường thành săn giết tang thi.

Hơn nữa những con H1 kia lực phá hoại cũng cực kỳ to lớn, hỏa cầu của chúng không khác gì một chiếc BMW nổ tung, nếu như nó tiếp tục tiến hóa thì Nhạc Trọng có chạy cũng không chạy thoát được.Mất đi mưa đạn trấn áp, những tang thi trên ngời có trăm ngàn lỗ thủng đứng thẳng lên, những tang thi thân thể chỉ còn nửa khúc chậm rãi tiến tới gần Nhạc Trọng.Chung quanh người của Nhạc Trọng khắp nơi đều là tang thi đang rục rịch.Nhạc Trọng mỗi bước đi lên đều có thể dẫm lên phần chân tay cụt, nội tạng hư thối, thịt nát buồn nôn.

Cộng thêm chung quanh hắn là thi thể tang thi, hắn giống như đi vào trong địa ngục vậy.Mà những con L2 tiến hóa kia di động nhanh hơn tang thi bình thường, chúng rất nhanh từ trên đất đứng lên, vây lấy Nhạc Trọng.Những con H1 trong thi đàn cũng thay đổi phương hướng, quay đầu nhắm trúng Nhạc Trọng.Sau một khắc Nhạc Trọng chợt sinh ra dự cảm nguy hiểm không hiểu, hắn trước tiên phát động kỹ năng Ảnh Bộ, giống như quỷ mị lăn một vòng.Hơn hai mươi bóng đen từ trên cao rơi xuống, phá toái hư không nhắm thẳng về phía Nhạc Trọng.Tuy Nhạc Trọng có tốc độ nhanh gấp bảy lần người bình thường, né qua đại bộ phận hỏa cầu, nhưng mà vẫn có hỏa cầu đánh lên người.Nhạc Trọng mặc áo da chuột ngăn cản được đại bộ phận uy lực của hỏa cầu, nhưng mà dù vậy hắn vẫn bị hỏa cầu oanh ra xa bảy tám thước, xương cốt muốn nứt ra, đau đớn không thôi.Nếu không phải cường độ thân thể Nhạc Trọng gấp ba lần người bình thường, mặc dù có áo da chuột hộ thân, một kích này cũng làm xương cốt của hắn nát nhừ.Bang bang...Sau khi đám H1 phóng hỏa cầu thì tiếng súng vang lên, trên đầu của H1 xuất hiện lỗ máu.Đó là những tay súng bắn tỉa trên tường thành, Nhạc Trọng chính là người thu hút chú ý cua H1.Tuy những con H1 phóng ra hỏa cầu uy lực bất phàm, nhưng mà bản thể của nó vô cùng yếu ớt, ngay cả đạn súng trường bình thường cũng dễ dàng xuyên qua thân thể của chúng, càng không cần phải nói tới súng bắn tỉa.Trên tường thành những người bắn tỉa xạ thuật bất phàm, sau khi xạ kích xong thì đám H1 cũng hiện ra trong đám tang thi, bọn họ cũng dễ dàng tìm được.

Hết thảy giết chếtMà những con tang thi L2 đao thương ất nhập, chỉ khi dùng súng bắn tỉa bắn trong phạm vi mấy mét hoặc là đạn súng bắn tỉa đặc thù mới có thể bắn thủng đầu của chúng.Bởi vì đạn đặc thù này quá khó tìm, đạn bắn tỉa tồn kho của Nhạc Trọng cũng không nhiều, bởi vậy không đến lúc trọng yếu hắn không dùng, hắn sẽ không dùng đạn bắn tỉa đặc thù đi bắn giết L2.- Xem ra có cơ hội mình phải cường hóa cường độ thân thể mới được.Nhạc Trọng từ trên mặt đất đứng lên, huy động Đường đao trong tay, cắn những tang thi đang bò trên mặt đất như đậu hủ.

Sắc mặt của hắn tái nhợt, cốt khải ở chỗ hỏa cầu oanh kích trung đã nát tan, quần áo vỡ tan, đau đớn không thôi.Mà thanh Đường đao so với Phảng Chế Đường Đao sắc bén gấp năm lần, chém giết tang thi càng thêm nhẹ nhõm.Những tang thi loại hình L1, S1, L2 cũng từ bốn phương tám hướng vây quanh Nhạc Trọng.Trên tường thành, âm thanh súng vang lên không ngừng, những con tang thi tiến hóa L2 bò tới gần Nhạc Trọng thì không ngừng bị bắn tỉa bắn vào đầu.Mất đi H1 uy hiếp, Tiểu Thanh từ trên trời giáng xuông, không ngừng dùng cái mỏ sắc bén tấn công, mỗi một lần đều trảo nát đầu của một con L2.Nhạc Trọng dùng tốc độ cao nhất tiến thẳng về phía L2, chỉ chốc lát đã tới trước người của một con L2.Đầu L2 kia vừa thấy Nhạc Trọng, nó vung nắm đấm nặng như núi của mình đập vào người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hơi nghiêng người né qua một bên, né qua một kích nặng nề của L2, sau đó một đao chém lên cổ của con L2 này.Sức lực gần bốn lần người thường bộc phát, phối hợp thêm với Đường đao sắc bén, Nhạc Trọng thập phần gian nan chém ra một lỗ hỏng lớn trên đầu lâu của L2, nhưng mà không thể chém đầu lâu của L2 xuống được.Đầu L2 kia phất tay đấm một quyền vào người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vứt bỏ đao, hắn nhảy qua phía bên phải một bước, lúc này mới né qua một kích tất sát của L2.- Quá cứng, L2 dù có dùng Đường đao đối phó cũng không đủ, chỉ sợ phải dùng tam cực thanh ma thương mới có thể dễ dàng phá phòng ngự của nó.

Hoặc là nói lực lượng của mình phải gấp năm lần người thường mới có thể dùng Đường đao chém đầu của nó được.Nhạc Trọng dùng tốc độ gấp bảy lần người thường vòng ra sau lưng L2, một cước trùng trùng điệp điệp đá vào lưng của L2, hắn dùng sức lực lớn gấp mười lần người thường đem đầu L2 kia đá té trên mặt đất.

Hắn một bước bước ra, hung hăng dẫm lên đầu lâu của L2, ma diễm cuồng bạo bộc phát ra ngoài, đem đầu lâu của L2 kia đốt thành tro bụi.Sau khi bảo vật trong đầu L2 tuôn ra bị quét sạch, Nhạc Trọng huy động Đường đao, dễ dàng chém giết hai con L1, S1 đang lao tới gần, tốc độ không giảm mà bổ nhào qua một con L2 khác.Nhạc Trọng giống như báo săn nhảy ra sau lưng của L2 và nhảy lên cao cao, một chưởng đánh vào đầu lâu của con L2 kia, ma diễm cuồng bạo bắn ra ngoài, lập tức thiêu đôt đầu lâu của L2 thành tro bụi.Không có H1 uy hiếp, những tay súng bắn tỉa trên tường thành bắn yểm hộ, Nhạc Trọng ở trong thi đàn qua lại như chỗ không người.Bởi vì tang thi quá mức dày đặc, Nhạc Trọng cũng không cách nào hoàn toàn né qua công kích của tang thi.

Hắn cũng thỉnh thoảng bị tang thi bình thường, tang thi tiến hóa đánh lên người.

Nhưng mà những công kích này không thể phá được phòng ngự thân thể của hắn, hắn tiện tay một đao là chém do w.nl oad ,eb,ook mới nh ấ t ,t ạ i k-k tr uy.en .com, giết được tang thi.Có được cốt khải hộ thân, áo da chuột vương biến dị, áo da rắn nước và phòng hộ phục cấp ba, Nhạc Trọng mới có thể giết vào trong thi đàn như vào chỗ không người.

Nếu không có phòng hộ phục, mặc dù Nhạc Trọng được cường hóa toàn diện thì vẫn bị lây nhiễm biến thành tang thi.Thời điểm Nhạc Trọng dùng ma viêm bạo chết hai mươi đầu L2 thì đột nhiên biển tang thi lập tức lui lại.Những tang thi tiến hóa chạy trốn nhanh nhất, chúng đẩy ngã vô số ngăn cản trước người của mình.

Tang thi loại hình chữ Z thấp bé ẩn nấp vào trong đám tang thi.

Không có tang thi tiến hóa thì dù có hai mươi vạn tang thi bình thường cũng không phá được thành.Tiểu Thanh một đường truy kích ba đầu L2 xong mới chịu quay về trong thành.Trong thi đàn khổng lồ vẫn còn không biết bao nhiêu con tang thi H1, Nhạc Trọng cũng không muốn Tiểu Thanh là đòn sát thủ trên không lại bị tang thi tiêu diệt.

Chương 197: Thi triều tạm lui. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong một tòa biệt thự, Lôi Thành nhìn qua con trai Lôi Thắng, liên tiếp nghiêm nghị nói:- Con chuẩn bị sắn sàng chưa?Lôi Thắng nhướng mày nói:- Cha, thật sự phải làm như vậy sao?

Hiện tại chúng ta có lẽ còn chịu được a.Lôi Thành nhíu mày lên, chửi ầm lên:- Ngu xuẩn, mày còn chưa nhìn thấy sự thật hay sao?

Lại chống đỡ tiếp thì mọi người sẽ chết sạch.

Cho dù miễn cưỡng bảo trụ căn cứ, người của chúng ta chết hết thì có ý nghĩa gì.

Hơn nữa chúng ta cũng không phải nhất định đi một bước kia, nhưng mà chuẩn bị trước cũng không phải là không được.Thân thể Lôi Thắng co rụt lại, lập tức đi ra ngoài:- Con đi chuẩn bị!Lôi Thành chậm rãi thở dài một hơi, đứng lên, đi ra ngoài của sổ, sững sờ nhìn qua ánh trăng bên ngoài, trong mắt chớp động hào quang vô cùng phức tạp.Dưới cảnh đêm che dấu, một tia sóng ngầm đang bắt đầu khởi động.Sáng sớm ngày thứ hai, trời mới vừa tờ mờ sáng thì tang thi như thủy triều đã tuôn qua, đem trọn thanh tòa thành bao bọc lại.Có được kinh nghiệm chiến đấu trước đó, bốn cửa thành cũng chỉ cho bộ hạ bắn tỉa tang thi mà thôi, bắn vào đầu của tang thi.

Hơn nữa cũng tăng kinh nghiệm xạ kích cho tân binh.- Chuyện gì xảy ra?

Tại sao không có tang thi tiến hóa?Nhạc Trọng nhìn một hồi liền phát hiện không đúng.

Tuy ở bên ngoài cửa đông vẫn có rậm rạp chằng chịt tang thi, tuy nhiên lại không có bóng dáng của L2 cao lớn xuất hiện a.Không có những tang thi L2 xuất hiện thì tang thi bình thường không cách nào công kích tưởng thành.

Chỉ có thể dùng làm bia ngắm cho thủ hạ của Nhạc Trọng gia tăng kinh nghiệm xạ kích a.Thời điểm Nhạc Trọng nghi hoặc thì cửa phía tây bên kia lại rậm rạp chằng chịt tang thi tiến hóa, đột nhiên xuất hiện một trăm sáu mươi con L2, nhiều S1 cùng L1 và bảy mươi con H1.Bảy mươi đầu H1 vừa hiện thân, chỉ cần phóng ba hỏa cầu thì ba tên tân binh ở tường thành bị đốt thành tro bụi, hai gã bắn tỉa biến thành tro tàn.Một trăm sáu mươi đầu L2 nắm theo một đám S1 điên cuồng ném lên tường thành.Cơ hồ trong chớp mắt đã có hơn một trăm đầu đầu S1 bị ném vào cửa thành phía tây.Ở cửa thành phía tây chỉ còn lại ba gã người cường hóa và bốn mươi sáu tên tân binh cầm Đại Khảm Đao.Cũng chỉ có mấy đầy S1 là đủ chém giết người bảo vệ cửa tây, số S1 lại lại nhanh như gió lao về phía ba tên người cường hóa cùng bốn mươi sáu tên cầm Đại Khảm Đao, đem những người sống sót này xé thành phấn vụn.Những S1 kia xông về phía người sống sót, chợt dùng móng vuốt sắc bén của chúng rạch phá bụng của bọn họ, sau đó móc nội tạng của bọn họ ra từng ngụm ăn tươi.

Những người bị thương chưa chết thì lúc này gào thét ầm ĩ, làm giảm sĩ khí của những người sống sót.Nhìn thấy những con S1 hung tàn khủng bố, người sống sót trên tường thành sắc mặt đại biến, sĩ khí hoàn toàn sụp đổ, giống như thủy triều bỏ chạy xuống dưới.- Đáng chết quả nhiên như cha sở liệu!Lôi Thành nhìn thấy một màn này thì sắc mặt đại biến, đem Từ Chính Cương nắm tới, lớn tiếng ra lệnh:- Từ trung đội trưởng, tôi ra lệnh cho anh mang theo những người còn sống ở đây thủ vững vị trí, không được cho những quái vật kia chạy vào nội thành, anh biết không?Từ Chính Cương vẻ mặt kiên nghị đáp:- Vân Lôi đại đội trưởng!Từ Chính Cương vừa vào trong trận địa, Lôi Thành chợt cưỡi theo một chiếc xe Jeep quân dụng biến mất ở cửa tây.Không lâu, cửa nam mở rộng ra, năm chiếc chiến xa bộ binh và mười hai chiếc xe trang bị súng máy, hai mươi sáu chiếc BMW, mười chiếc Đông Phong kilocalo, bảy chiếc xe buýt hoán cải, bốn chiếc xe dầu cỡ lớn chạy ra ngoài thành.Nhìn thấy đoàn xe khổng lồ này thì tang thi lập tức vây lại, ý đồ ngăn cản đoàn xe này chạy đi.Những nóng song zsl92 của chiến xa bộ binh cũng không yếu, trên đường đi những tang thi chặn đường sẽ bị chiến xa đụng ngã, sau đó nghiền nát như kiến, biến thành một đống thịt vụn.

Tang thi bình thường căn bản không phá được phòng ngự của chiến xa bộ binh.Trước mặt những trang bị chiến tranh vô cùng hiện đại, những tang thi bình thường hoàn toàn không có sức phản kháng, những chiến xa bộ binh hung hãn như vậy, lúc trước thu phục huyện Thanh Nguyên cũng thuận lợi hoàn thành.Những chiếc xe phía sau chạy theo chiến xa bộ binh mở đường máu, chạy ra ngoài thành.Đoàn xe này vừa trốn ra ngoài thành, lưu lại cửa thành mở toan ra, đại lượng tang thi giống như biển đi vào trong thành.- Nhạc đội, Nhạc đội, Lôi Thành dẫn người trốn đi rồi!Thời điểm Nhạc Trọng nghi hoặc thì âm thanh bộ đàm vang lên, từ trong bộ đàm truyền ra âm thanh kinh hãi của đội viên.- Hỗn đãn đáng chết!Nghe được tên đội viên báo cáo, các tin tức nhất thời như quả bom nổ tung trong đầu của Nhạc Trọng.Tuy Lôi Thành người này nhân phẩm không tốt, nhưng mà hắn nắm giữ lực lượng quân đội không thể xem thường.

Ngày hôm qua tang thi công thành, nếu không phải bộ đội của Lôi Thành toàn lực chống cự, chỉ sợ ngày đầu tiên đã bị tang thi phá thành rồi.

Bằng vào lực lượng một mình Nhạc Trọng thì không thể thủ được huyện Thanh Nguyên, bộ đội tinh nhuệ của hắn vẫn còn quá ít.- Bọn chúng đào tẩu ở cửa thành nào?

Hiện thế cục ở đó ra sao?Nhạc Trọng cưỡng chế lo nghĩ trong lòng, dò hỏi đội viên.Nếu ba cửa thành đều bị phá thất thủ, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể dẫn người cưỡng ép rời khỏi nơi này mà thôi.Không có tường thành bảo hộ, không có công sự phòng hộ, không có chuẩn bị trước, người trong tay của Nhạc Trọng không có khả năng chống lại mười vạn tang thi, căn bản không có khả năng.Tên đội viên kia lớn tiếng báo cáo.- Cửa nam thất thủ, đại lượng tang thi cùng vào xem -t ại kk t ru-y en. co.m trong thành, trong thành quá hỗn loạn.- Tôi biết rôi!Âm thanh kia vừa dừng, trong bộ đàm truyền tới âm thanh cực kỳ lo nghĩ của Từ Chính Cương:- Nhạc Trọng, tôi là Từ Chính Cương cửa thành phía tây báo nguy, bên này chỉ có thể chèo chống được năm phút đồng hồ.

Tôi cần anh trợ giúp.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Anh lại kiên trì năm phút đồng hồ, trong năm phút đồng hồ tôi sẽ dẫn người đi qua.Nhạc Trọng nhanh chóng đưa ra một loạt mệnh lệnh:- Khổng Thiên Dự, Trần Thạch Đầu, Triệu Tinh, Tiếu Minh bốn người các anh dẫn người đi qua của nam giúp Lang tử, anh mang hai tiểu đội đi qua giúp bọn người Khổng Thiên Dự, nhiệm vụ của anh là duy trì trật tự.

Nếu như gặp phải kẻ nào cháy nhà hôi của, cưỡng gian phụ nữ, tranh mua vật tư giết tất cả, Kỷ Thanh Vũ, Bạch Giang cùng tôi mang theo tiểu đội cường hóa thứ nhất, thứ ba, thứ tư đi tới chỗ Từ Chính Cương.

Vương Song anh là chỉ huy cao nhất lưu thủ nơi này, thủ vững trận địa nếu có dân tị nạn tới hãy tiếp thu bọn họ.

Người bị thương thì trực tiếp cách ly qua, động vật thì phải giết chết.Sau khi đưa ra một loạt mệnh lệnh, Nhạc Trọng mang theo bốn tiểu đội tinh anh người cường hóa đi tới cửa phía tây.Trên đường đi, Nhạc Trọng nhìn thấy nội thành hỗn loạn.

Những kẻ còn sống dường như trở nên điên cuồng và tuyệt vọng.

Giết người, cướp bóc, phóng hỏa, cướp đoạt vật tư, cưỡng gian phụ nữ, đủ loại tội ác hiện ra trước mắt.Nhìn thấy tang thi vào thành, cơ hồ tất cả người sống sót đều sụp đổ, bọn họ không nhìn thấy ngày mai, chỉ có thể không kiêng nể gì phát tiết hắc ám trong lòng.

Chương 198: Lôi Thành chạy trốnChỉnh sửa : kktruyen.comHai mắt nam nhân đỏ thẫm, ở ngay trên đường lớn xé rách quần áo cưỡng gian một nữ nhân xinh đẹp, muốn ở trước mặt của nhiều người và giữa ban ngày cưỡng gian nữ nhân kia.- Cứu mạng cứu mạng!Nữ nhân kia ra sức giãy dụa, hai mắt nước mắt chảy ra, lớn tiếng kêu cứu.

Nhưng mà không ai tới cứu nàng, ngược lại hai mắt đỏ thẫm điên cuồng như nam nhân kia.Nhìn qua hai gã nam nhân đi tới, tên nam nhân đầu tiên đề nghị.- Mọi người cùng nhau chơi nó đi nào!Hai tên nam nhân này gật đầu, cũng xông lại, lúc này một tên xé quần áo của nữ nhân, một bên cởi quần áo của mình.Phanh một tiếng súng nổ vang, mi tâm của một tên nam tử nhiều ra lỗ máu và ngã xuống.Nhìn thấy nam nhân kia chết đi, hai gã nam nhân khác cảm thấy toàn thân lạnh lẽo, chạy nhanh về chung quanh.Nữ nhân được cứu nhìn qua hướng tiếng súng vang lên, chỉ thấy một đoàn xe chạy thật nhanh, không có chút ý dừng lại.Nhạc Trọng chỉ giết nam nhân kia và không nhìn qua nữ nhân bên dưới.

Bởi vì thời gian hiện tại quá cấp bách, hắn phải dẫn người đi giúp Từ Chính Cương.

Giết nam nhân kia chỉ thuận tay làm mà thôi, hắn không có thời gian cứu nữ nhân kia lên xe.

Chuyện còn lại giao cho bọn Lang tử đi làm.Rất nhanh Nhạc Trọng đã đi tới cửa thành phía tây.Lúc này đang chiến đấu tới lúc gay cấn, chiến xa bộ đi trước nên xả súng vào.

Viêm Vương Cố Chi Hành không ngừng thúc dục kỹ năng đuổi giết S1.Bởi vì phải chiến đấu cận thân với S1 cho nên thỉnh thoảng có người sống bị tang thi cào tróc da, phát ra âm thanh rên rĩ.

Những con S1 kia vượt xa tang thi bình thường.Cho dỳ mạnh như Nhạc Trọng nếu như không mặc áo giáp da chuột vương, cộng thêm phóng thích Hợp Thể Phòng Hộ Thuật là phòng hộ thuật cường đại thì hắn không bao giờ dám chiến đấu với hai mươi con S1 cả.

Một khi bị hai mươi S1 vây công, cho dù hắn không một chút phân tâm bị S1 trảo tổn thương thân thể.

Những người sống sót bình thường cũng không chịu nổi.Nếu không phải đốc chiến nhìn chằm chằm vào đám tân binh kia, người lui ra phía sau lập tức bị xử bắn, lại có lưới sắt và công sự vây quanh, những người sống sót đã sớm sụp đổ rồi.

Cho dù như thế khi hỏa lực cường đại tắt đi, càng ngày càng nhiều tang thi S1 xông qua thì phòng tuyến sẽ sụp đổ.Nhạc Trọng bước tới trước người Từ Chính Cương, nhướng mày chỉ vào chiến xa bộ binh:- Vì cái gì không nã pháo!Thời truyện.

đ.ư ợ-c c op y. tạ i kk-tr u,y e n ..com điểm tang thi tiến hóa dày đặc, chỉ có zpt90 25 li của chiến xa bộ binh là đại sát khí mà thôi, một loạt đạn là xé nát tang thi tiến hóa rồi.Từ Chính Cương vẻ mặt khổ sở nói:- Không có đạn dược, nếu ngài tới chậm hơn vài bước thì nơi này không thủ được nữa.Không có đạn dược thì chiến xa bộ binh giống như cổ pháo đào hạng nặng cũng không cách nào phát huy ra lực phá hoại khủng bố của nó.

Thiếu đạn dược chính là máu chốt trong chiến đấu của nhân loại và tang thi.- Kỷ Thanh Vũ, tiểu đội thứ nhất, thứ ba, thứ tư theo tông xông lên.Nhạc Trọng nhìn qua phòng tuyến sắp sụp đổ thì cho người xông lên.Bạch Giang chỉ huy tiểu đội bắn tỉa bắn vô cùng tinh chuẩn, mỗi một súng vang lên thì một tang thi nát đầu.Lúc này phía trước chật ních S1, Nhạc Trọng mang theo bốn tiểu đội giết vào trong đám S1 kia, thoáng chém ba đao thì ba đầu S1 trực tiếp biên thành hai đoạn.Nhạc Trọng và bạch cốt ở bên phải huy động búa lớn của mình, nó giống như gió xoáy chém giết đám tang thi S1 kia.Đứng bên trái của Nhạc Trọng là Kỷ Thanh Vũ cũng huy động Đường đao chém giết tang thi.Giết vào trong thi đàn, Nhạc Trọng chỉ có thể vung đao chém mà thôi, chiêu số tinh diệu gì cũng không dùng được, cũng không có nào xê dịch, chỉ có thể máy móc chém giết tang thi.

Tất cả S1 không ngừng chết dưới tay của hắn, thân thể của hắn cũng thỉnh thoảng bị S1 cào trúng.

Nhưng mà công kích của S1 công kích không thể phá vỡ được áo da chuột vương của hắn, căn bản không thể làm hắn bị thươngNhạc Trọng mạnh mẽ như thế còn bị S1 cào trúng, chiến sĩ còn lại bị S1 cào trúng số lần càng nhiều.

Nhưng mà bọn họ mặc quần áo da rắn bảo hộ nên móng vuốt của đám S1 không tạo thành tổn thương cho bọn họ, ngược lại bị bọn họ chém đầu.Những tang thi S1 mỗi một đầu đều là quái vật cấp 10.

Chúng không ngừng tử vong cung cấp đại lượng linh quang cho bộ đội tinh anh của Nhạc Trọng, những chiến sĩ này không ngừng cường hóa thăng cấp.

Đặc biệt là là tiểu đội thứ ba, thứ tư đẳng cấp thấp, mỗi khi giết một đầu S1 thì có người trực tiếp tăng cấp, làm cho sĩ khí của bọn họ đại thịnh.Dưới sự dẫn dắt của Nhạc Trọng, bạch cốt, Kỷ Thanh Vũ là ba cường giả mạnh mẽ, bốn tiểu đội không ngừng xung phong liều chết giết vào thi đàn, thập phần gian nan đi tới gần tường thành.Tuy tiểu đội của Nhạc Trọng thực lực cường hoành, nhưng mà bên ngoài thành có hơn một trăm đầu L2 đang không ngừng ném tang thi vào trong thành, tốc độ tiêu diệt của bọn họ kém xa tốc độ L2 ném tang thi vào thành, mỗi lần tiến lên một bước vô cùng gian nan.- Lui!Nhạc Trọng nhìn thấy càng giết tang thi thì càng ngày càng nhiêu, khó có thể tiến thêm.

Lúc này hạ lệnh lui lại.Nếu như chiến đấu tiếp như vậy, bốn tiểu đội tinh nhuệ dù tiêu hao hết thể lực cũng không cách nào lên đường tường thành.Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì bốn tiểu đội tinh anh chém giết quay về.- Kỷ Thanh Vũ, cô đi theo tôi!Nhạc Trọng thoáng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, sau đó đem Kỷ Thanh Vũ ôm lại, trong tay bắn ra một gai xương, chèo chống hắn bay lên đầu tường.Bay lên đầu tường, Nhạc Trọng nhìn thấy một trăm đầu L2 đang không ngừng ném tang thi vào thành, trên tường thành chồng chất các loại tang thi, hơn nữa số lượng tang thi không ngừng gia tăng.Những tang thi này tiến hóa nào cũng có, tiên phong là S1, đằng sau chính là L1.

Trong mười vạn thi đàn thì tang thi tiến hóa hình thái cấp hai có mấy trăm con.

Nhưng mà tang thi hình thái cấp một lại có mấy ngàn đầu.Tang thi loại hình chữ Z giấu trong thi đàn ngày hôm qua công thành thất bại, lập tức tổng kết giáo huấn.

Vốn cho tang thi khổng lồ vây quanh huyện Thanh Nguyên, lại chia quân ra bốn của thành.

Sau đó nó tập trung tang thi tiến hóa công kích vào cửa tây là nơi yếu ớt nhất, thoáng cái đã đánh hạ cửa tây.Nhạc Trọng phất tay ném lựu đạn khoai lang ra ngoài thành, oanh một tiếng vang thật lớn, lưu đạn khoai lang nổ tung vô số tang thi.Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ nhảy lên mặt đấtDưới tường thành thì tất cả H1 không ngừng phun ra hỏa cầu oanh kích lên tường thành, đánh ra vô số mảnh vụn Chương 199: Khổ chiếnChỉnh sửa : kktruyen.comChung quanh có vô số tang thi vây quanh Nhạc Trọng.- Thủ hộ tôi!Nhạc Trọng lật tay một cái, một khẩu súng máy hạng nặng qjz8 hiện ra trong tay, hắn thao túng qjz8 phụt ra ngọn lửa cường địa bắn phá về phía H1.Dưới hỏa lực hạng nặng của súng máy qjz8 thì một đầu H1bị bắn nát thân thể, ngã xuống đất.Kỷ Thanh Vũ đứng bên người Nhạc Trọng, trong mắt dị quang chớp động, huy động Phảng Chế Đường Đao không ngừng chém giết S1, L1, một mực thủ hộ sau lưng của hắn.Tiểu Thanh cũng bay lên đầu tường, hai cánh vỗ một cái đập bay bảy tám đầu tang thi tiến hóa.

Nó mỗ một cái là nát đầu tang thi tiên hóa.Nhạc Trọng trong lúc bắn phá thì trong nội tâm đột nhiên sinh ra dự cảm nguy hiểm, hắn lập tức nắm sắp xuống đất.Sau một khắc ba đoàn hỏa cầu bay tới vị trí vốn có của Nhạc Trọng, đem súng máy hạng nặng qjz8 đánh thành nước thép.- Hỗn đản đáng chết!Nhạc Trọng nhìn qua sung máy qjz8 biến thành nước thép, trong nội tâm đau lòng.

Loại súng máy qjz8 hạng nặng này uy lực cực lớn, rất nhiều nơi cần tới, trong nhẫn trữ vật của hắn chỉ có hai cây mà thôi.Không do dự, Nhạc Trọng lấy ra một cây qjz8 cuối cùng và đặt lên tường thành, điên cuồng bắn phá về phía đám H1 bên kia.Tất cả H1 bị đạn kim loại như mưa bắn qua, không bao lâu thì có hơn ba mươi đầu H1 bị tiêu diệt.

Đám H1 còn sót lại phóng hỏa cầu về phía Nhạc Trọng.Lúc này đây Nhạc Trọng đã sớm có chuẩn bị, lúc dự cảm nguy hiểm xuất hiện thì hắn ôm lấy súng máy qjz8 này nắm rạp xuống đất.Sau khi hỏa cầu nổ xong, Nhạc Trọng lúc này mới ôm lấy qjz8 tiếp tục bắn phá về phía đám H1 bên kia.Tất cả L1 vây quanh cho nên dễ dàng bạo lộ vị trris của H1 cho Nhạc Trọng, một con H1 còn đang chuẩn bị hỏa cầu thì bị bắn chết.- Chín mươi H1 đều công kích mười lăm phút một lần.Nhạc Trọng vừa bắn phá vào thi đàn thì vừa tính toán thời gian công kích của H1.Nhạc Trọng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Kỷ Thanh Vũ sau lưng hắn mồ hồi nhỏ giọt, có chút thở không ra hơi.

Tuy thời gian chiến đấu không lâu, thế nhưng mà nàng đồng thời đối mặt với nhiều tang thi, thể lực của nàng tiêu hao thật nhanh.- Còn có thể lực không?Nhạc Trọng n.g.uồ n : k,k t ruy e.n.c.om tiến lên, tiện tay chém giết hai đầu L1, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ hỏi.- Có!Kỷ Thanh Vũ nhìn Nhạc Trọng sau đó tiện tay chém giết một đầu S1 và nói ra.Nhạc Trọng cười cười, ôm Kỷ Thanh Vũ nhảy xuống dưới tường thành.Bên trên bầu trời Tiểu Thanh vỗ cánh bay xuông, bổ nhào tới bóp nát đầu lâu của L2.Dưới tường thành, khắp nơi đều là tang thi rậm rạp chằng chịt, cơ hồ không có đất cắm dùi.

Hai tay của Nhạc Trọng không ngừng bắn gai xương, chèo chống hắn xuyên qua chỗ đám H1 đang tụ tập.Những tang thi H1 chính là uy hiếp lớn nhất của Nhạc Trọng hiện tại, có tang thi H1 tồn tại thì đường lui của hắn không an toàn.Đi lên mấy lần, Nhạc Trọng cũng đi tới chỗ H1 tụ tập, hắn nhanh chóng rơi xuống, một đao chém đầu của H1 và đầu L1 cùng đứng cạnh đó thành hai đoạn.Tang thi chung quanh rậm rạp chằng chịt, Kỷ Thanh Vũ ra sức chém giết, sau khi chém giết sáu bảy đầu tang thi, tang thi nhiều như biển áp tới phía nàng, nàng thậm chí có thể ngửi được mùi thúi nồng đậm trên người tang thi.Trong thi đàn, khắp nơi đều là tang thi bình thường, sau khi không gian bị đè thấp, người cường hóa nhanh nhẹn nửa bước khó đi.

Nếu như Kỷ Thanh Vũ một mình rơi vào trong thi đàn này, chỉ sợ chém giết hơn mười đầu tang thi sẽ có tang thi liên tục bao phủ lấy nàng.

Không phải nàng không đủ mạnh, mà là quá nhiều tang thi, hoàn toàn không cho nàng không gian xê dịch.Tay phải của Nhạc Trọng bắn ra một đầu gai xương, chống hắn bay lên cao, hắn lại phóng tới một chỗ của H1 nhanh như điện, một đao chém đầu H1 rơi xuống.Trên bầu trời Tiểu Thanh cũng theo sát Nhạc Trọng, không ngừng tấn công, và mổ nát đầu của H1.Dưới sự săn giết của Nhạc Trọng cùng Tiểu Thanh, tất cả H1 bị tiêu diệt rất nhiều, thời điểm H1 chỉ còn lại hơn mười con, những con H1 kia nhao nhao từ trên đầu L1 nhảy xuống, ẩn vào trong tang thi.Trong thi đàn rậm rạp chằng chịt này, muốn phát hiện H1 cực kỳ khó khăn.

Nhạc Trọng cũng không có truy kích mấy con H1, mà là lợi dụng gai xương kéo dài lao về phía một con L2.Những con L2 kia chính là chủ lực ném tang thi, chỉ cần có thể tiêu diệt chúng thì áp lực giảm nhiều.Sau mấy lần chớp động thì Nhạc Trọng xuất hiện trước người của L2, hắn giơ gai độc lên, một phát bắn nát đầu của L2.Tiêu diệt xong con L2 này, Nhạc Trọng lợi dụng gai xương giao thoa di động, không ngừng xuất hiện bên người của đám L2, một súng bắn nổ đầu của chúng.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 35, đạt được hai điểm cường hóa.Thời điểm Nhạc Trọng lợi dụng gai độc tiêu diệt mười lăm con L2, hắn rốt cục lần nữa thăng cấp, trở thành người cường hóa cấp 35.Nhạc Trọng lựa chọn cường hóa nhanh nhẹn cùng thể lực, tiếp tục ôm Kỷ Thanh Vũ xuyên qua thi đàn, lợi dùng gai độc trong tay đuổi giết L2 trong thi đàn.

Hắn trải qua nhiều ngày huấn luyện và xạ kích liên tục, tài bắn súng đã cực kỳ được, trong năm mươi mét có thể dùng gai độc bắn nát đầu.Những con tang thi L2 đều phát hiện Nhạc Trọng la đại địch, tang thi trước người di động tới gần Nhạc Trọng như xe tăng cản đường.Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ, nhanh chóng tới trước người của một con L2.Con L2 kia một quyền đánh vào gai xương của Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ, nó đánh gãy không gãy gai xương này.

Kỷ Thanh Vũ cùng Nhạc Trọng ở giữa không trung không có rơi xuống.Trong mắt Kỷ Thanh Vũ hàn quang chớp động, phát động kỹ năng cường hóa lưỡi đao, trên Đường đao có hào quang màu xanh chớp động, một đao chém rụng.

Thân thể cứng như sắt súng đạn thường không thể làm gì được L2 lại bị đao của nàng chém thành hai đoạn.- Năng lực của nàng quả nhiên lợi hại, quả nhiên là khắc tinh của L2.Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ một đao chém đầu L2 kia thành hai đoạn giống như cắt đậu hủ, trong mắt của Nhạc Trọng hiện lên hào quang tán thưởng.Kỷ Thanh Vũ cùng Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, tang thi chung quanh chợt vây tới.Nhạc Trọng bỏ qua những tang thi này công kích, thoáng cái ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Kỷ Thanh Vũ, tay phải lần nữa bộc phát gai xương phóng thẳng lên trời.

Lại lao tới gần L2 kế tiếp.Mà đầu L2 tiếp theo rất nhanh bị Nhạc Trọng cùng Kỷ Thanh Vũ hai người phối hợp ăn ý và Kỷ Thanh Vũ chém thành hai đoạn, linh quang khổng lồ chui vào trong cơ thể của Kỷ Thanh Vũ, nàng lần này trực tiêp tấn cấp, lần nữa đạt được điểm cường hóa.Dưới sự phối hợp của Nhạc Trọng thì Kỷ Thanh Vũ lợi dụng năng lực cường hóa lưỡi đao của mình không ngừng chém giết L2, đẳng cấp của nàng không ngừng tăng lên, đột phá cấp 20, hơn nữa đang tăng lên cấp 30.Kỷ Thanh Vũ, Nhạc Trọng, Tiểu Thanh ba người liên thủ tiêu diệt được tám mươi đầu L2 xong, Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ nhảy lên lưng của Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh vỗ cánh và chở Nhạc Trọng ba người đi vào trong thành.Lúc này Kỷ Thanh Vũ đã hao hết thể lực, tái chiến thì quá nguy hiểm.

Kỹ năng cường hóa lưỡi đao uy lực bất phàm, nhưng mà tiêu hao thể lực cực lớn.Sau khi mất đi gần một trăm đầu L2, cửa thàn phía tây chỉ còn lại hơn sáu mươi đầu L2 còn đang ném tang thi.

Tang thi viện quân lọt vào trong thành chậm hơn nhiều.

Áp lực trong thành giảm nhiều lắm.Nhạc Trọng trở về công sự, chỉ thấy bốn tiểu đội tinh nhuệ không ngừng chém giết tang thi, nhưng mà đại bộ phận bọn họ vô cùng mệt mỏi.Chiến đấu với thi đàn khổng lồ, thể lực cùng tinh thần tiêu hao cực kỳ kinh người.

Một gã người cường hóa của Nhạc Trọng bình quân sẽ chém giết hơn một trăm con tang thi.

Nhưng mà đồi mặt với thi đàn khổng lồ, hắn có thể chém giết hai mươi con là quá nhiều.

Bởi vì đối mặt thi đàn khổng lồ hắn không ngừng xuất đao, điên cuồng chém giết tang thi mới có thể sống sót, áp lực cực kỳ to lớn, thể lực cùng tinh thần lực tiêu hao cũng rất nhanh.

Chương 200: Chiến xa bộ binh phát uy. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua tình huống chiến đấu một chút, móc bộ đàm ra ra lệnh cho Vương Song:- Vương Song, anh lập tức mang hai trung đội cặn bã doanh tới.Chỉ khi hai trung đội cặn bã doanh đi tới nơi này, Nhạc Trọng mới có thể dẫn người phản công, đem cửa thành phía tây đoạt vào trong tay.- Vâng, Nhạc đội!Không lâu, hai trung đội tù phạm cặn bã doanh đã được xe chở tới, trang bị Phảng Chế Đường Đao cùng thép thuẫn, dưới sự chỉ huy của Nhạc Trọng thì không ngừng phản công lên tường thành.Chiến đấu đến nay, Nhạc Trọng vẫn thể lực dồi dào, hắn và bạch cốt hai người xung trận ngựa lên trước, mang theo bốn tiểu đội tinh nhuê và hai trung đội cặn bã doanh xông lên tương thành.Ở bên ngoài tường thành, mất đi H1 uy hiếp, Tiểu Thanh cũng không ngừng chém giết L2, dùng móng vuốt sắc bén của nó tiêu diệt L2.Kịch chiến suốt một giờ, Nhạc Trọng mới dẫn mọi người tiêu diệt toàn bộ tang thi trong thành và thu phục cửa tây.

Nhưng mà trong chiến đấu cũng có mười hai tên cặn bã doanh bị lây virus.Bên ngoài thành L2 không ngừng bị Tiểu Thanh tấn công và nhao nhao tử vong, chết chỉ còn lại hơn hai mươi đầu, Nhạc Trọng liền cho Tiểu Thanh săn bắt tang thi.Hai mươi đầu L2 đã không đủ uy hiếp cửa thành phía tây.Nhạc Trọng còn chưa kịp thở ra, trong bộ đàm truyền ra âm thanh cầu viện của Khổng Thiên Dự:- Nhạc đội, thỉnh tới cửa nam giúp chúng tôi ngăn chặn tăng thi vào thành, chúng tôi không đủ người thu phục cửa nam.

Xin ngài trợ giúp chúng tôi.- Bên ngoài cửa nam có nhiều tang thi tiến hóa không?Nhạc Trọng cũng không có lập tức phát binh mà hỏi rõ.Khổng Thiên Dự lập tức trả lời nói:- Không có bao nhiêu tang thi tiến hóa cả, đều là tang thi bình thường ca,r nhưng mà số lượng quá nhiều giết mãi không hết.

Chúng tôi liên tục bị bức lui lại.Khổng Thiên Dự thống soái bốn tiểu đội đều là chiến sĩ vô cùng tinh nhuệ, nhưng mà số lượng tang thi quá nhiều, nhân số của bọn họ quá ít, tang thi không ngừng đẩy mạnh, cũng chỉ có thể liên tục lui ra phía sau.- Tôi biết rồi, sẽ mang theo người tới giúp, trước đó anh phải tận lực làm chậm tốc độ của tang thi đã.Nhạc Trọng nói xong thì nhìn qua chiến xa bộ binh của Từ Chính Cương, hắn chỉ vào chiến xa bộ binh và hỏi Từ Chính Cương:- Thứ này còn chạy được không?Từ Chính Cương nhanh chóng trả lời:- Có thể chạy được chừng sáu mươi cây số.- Lái xe mang chúng tôi tiếp viện cửa nam!Nhạc Trọng dẫn theo Từ Chính Cương nhảy vào chiến xa bộ binh và ra lệnh.Chiến sĩ trong chiến xa bộ binh khởi động cổ máy chiến đấu hạng nặng này, nhanh chóng chạy về cửa nam.Cửa nam là đường đi chủ yếu của hai bên, khắp nơi buộc chặt các loại dây thép, những nơi đi lại khác cũng dùng dây thép ngăn cản đường đi.

Chỉ để một con đường dài một ngàn mét là không có gì cả.Con đường dài một ngàn mét này đã chật ních đại lượng tang thi bình thường.Mà trước mặt của đám tang thi bình thường chính là bốn mươi sáu tên đội viên của Nhạc Trọng đang nhảy qua nhảy lại tiêu diệt đám tang thi bình thường kia.Những tang thi bình thường này số lượng quá nhiều, giống như biển cả vậy, những đội viên chém giết Nhạc Trọng đều phải không ngừng giẫm lên thi thể của tang thi lui ra phía sau.Đội viên của Nhạc Trọng không dám ham chiến, nếu như bọn họ bị thi đàn vây quanh, cho dù có da rắn nước cũng sẽ bị giẫm thành thịt vụn.Mà chiến đấu kiểu này vô cùng tiêu hao thể lực, không ít đội viên lúc này đã thở không ra hơi, nếu không phải bọn họ đều trải qua cường hóa thể lực và lực lượng, chiến đấu cường độ cao như vậy đã sớm không chịu nổi.Thời điểm thể lực của những người này sắp hao hết, một cỗ chiến xa bộ binh từ xa chạy tới, hung hăng đụng vào thi đàn.Những tang thi bình thường va chạm với chiến xa bộ binh, chợt té trên mặt đất, sau đó bị chiến xa bộ binh nặng hơn mười tán này nghiền nát vụn.Chiến xa bộ binh đâm vào trong thi đàn khổng lồ kia, một đường nghiền áp, những tang thi chặn đường đều chết hết.

Chỉ còn lại tang thi ở hai bên mà thôi.Thấy một màn này sĩ khí của binh sĩ đại thịnh.Khổng Thiên Dự hét lớn một tiếng, xung trận ngựa lên trước và tiến lến chém giết tang thi bình thường.- Nhạc đội dẫn người tới cứu viện các huynh đệ.Dưới sự dẫn dắt của Khổng Thiên Dự thì đội viên bốn tiểu đội xông lên trước, điên cuồng chém giết những tang thi bình thường kia.Chiến xa bộ binh một dường nghiền nát, đại lượng tang thi bình thường bị nghiền nát thành thịt nát và máu đen.

Chiến xa bộ binh theo lệnh của Nhạc Trọng chạy thẳng tới cửa thành, hơn nữa còn một đường nghiền nát tang thi bình thường ngăn cản, giống như cổ máy thu nạp tính mạng của tang thi.Không lâu thì hai tiểu đội ở nơi này phối hợp với Khổng Thiên Dự giẫm qua tầng thịt vụn kia cũng tiêu diệt sạch sẽ do.wnl oad, P-RC .m-ới n hấ t t ạ i k kt-r uy en . c.o m tang thi bình thường ở cửa thành nam.Sau khi thế cục ổn định lại, Nhạc Trọng mới bảo chiến xa bộ binh quay vào thành, lần nữa đóng cửa thành.Sau khi cửa thành khép kín lại, cho dù thể lực của Nhạc Trọng cao tới 66 điểm cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.Toàn thân của Khổng Thiên Dự dính đầy máu đen đi đến trước người của Nhạc Trọng và hỏi bước tiếp theo nên làm như thế nào:- Nhạc đội làm sao bây giờ?Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Anh dẫn theo người thủ lại ở chỗ này, nếu như tang thi đại quy mô công thành, các anh nếu không năn được thì rút lui lại.Nhân thủ bộ đội của Nhạc Trọng quá ít, hắn không cách nào lưu lại quá nhiều người ở cửa nam này.

Cửa đông là đại bản doanh của hắn, nơi đó có chứa nhiều lương thực, đạn dược và các loại vật tư, không thể thất thủ.Khổng Thiên Dự suy nghĩ một chút, dẫn người đi tới tường thành.Lôi Thành mang binh thoát ra khỏi huyện Thanh Nguyên, cả thị trấn đều loạn thành một đống, các chuyện ác không ngừng xảy ra, trong thành lời đồn nổi lên bốn phía, rất nhiều người sống sót cũng điên cuồng lên rồi.

Cưỡng gian, giết người, cướp bóc, phóng hỏa, khắp nơi đều có chuyện diễn ra.Bốn người sống sót tay cầm theo đuốc không ngừng phóng hỏa khắp huyện thành, lúc này thấy ảnh lửa búng lên mạnh mẽ thì cười lên điên cuồng.

Chỉ có những cử động điên cuồng này mới có thể phát tiết điên cuồng của bọn họ.Tiếng súng vang lên, đầu của tên người sống sót này nhiều ra lỗ máu, hai mắt không thể tin té trên mặt đất.Ba tên người sống sót còn lại nhìn qua, đã nhìn thấy Lang tử ăn mặc chỉnh tề dẫn năm người cầm súng vọt tới gần bọn họ.Ba tên người sống sót kia nhìn thấy súng trong tay Lang tử thì sắc mặt đại biến, lập tức bỏ chạy.Tiếng súng lại vang lên, một gã người sống sót cũng bị Lang tử tiêu diệt.- Đừng giết tôi, tôi đầu hàng, đừng giết tôi.Hai tên người sống sót còn lại nhìn qua thảm trạng của đồng bọn, lập tức hoảng sợ vô cùng lớn tiếng kêu lên.- Đội trưởng làm sao bây giờ?

Có nên cho bọn chúng vào cặn bã doanh không?Một gã đội viên nhìn qua Lang tử hỏi.Hai mắt Lang tử hiện ra hàn quang, lạnh lùng nói:- Đều giết đi, chúng ta không có nhiều người trông coi đám cặn bã này.Sau khi nghe được lệnh của Lang tử thì hai tên đội viên tiến lên chém ra một đao, trực tiếp chém giết hai tên người sống sót này.
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 3


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Chương 201: Chiến xa bộ binh phát uy. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comRất nhiều người sống sót nhìn qua bọn người Lang tử giết bốn tên còn sống sót đốt phá kia như giết chó, trong nội tâm mọi người phát lạnh, nhìn xa xa bên này.

Không ít người trôn đi vụng trộm nhìn qua bọn người Lang tử bên này.Lang tử chửi ầm lên nói một câu:- Giết người cưỡng gian, giết người phóng hỏa, giết người cướp bóc, giết toàn bộ đám hỗn đản, tất cả phải thành thật cho tôi.

Hiện tại thành còn chưa bị phá.

Các người thành thành thật thật ở lại nơi này, hoặc là đi cửa đông chờ đợi được an bài sau, các người chính là con dân của Nhạc đội, chúng ta sẽ bảo vệ các người an toàn.Nói xong Lang tử dẫn người tiếp tục đi về phía trước, cũng không quan tâm đám người này có loạn tiếp hay không.Dưới sự nổ lực của Lang tử thì cục diện hỗn loạn trong thành từ từ được khống chế lại, khôi phục ổn định.

Đồng thời đại lượng người sống sót giống như chạy nạn lập tức đi tới cửa đông chờ an bài.Trừ khu dân cư gần phương bắc ra, đại lượng người sống sót đều tập trung về hướng đông, rậm rạp chằng chịt giống như con kiến.Trên đường đi tới cửa đông, có một công sự đơn so do lưới sắt, dây kéo, bao cát cấu thành, ở trong công sự này một đội chiên sĩ cầm súng thủ hộ nơi này.

Hai khẩu súng máy hạng nhẹ phong tỏa đường ra vào, ai muốn cưỡng ép phá tan con đường này sẽ phải trả cái giá thảm trọng mới được.Vương Song cầm roi da trong tay, đứng ở trước thông đạo và quát lớn.- Trật tự mà đi vào, ai dám chen ngang thì sẽ ăn roi.Hai gã đội viên ở bên ngoài nhìn chằm chằm, thỉnh thoảng một ít thanh niên cường tráng dám băng ngang hung hăng quất một rơi lên ngươi của bọn họ, làm những tên dám chen ngang tróc da tróc thịt rên rỉ không thôi.Dưới uy hiếp của roi da tàn khốc, đoàn người chen ngang thành thành thật thật đứng xếp hàng, đăng ký tiến vào thông đạo, trở thành con dân của Nhạc Trọng.Đại lượng L2 bị săn giết, con tang thi loại hình chữ Z gần đây cũng không có chủ ý hay, đành phải máy móc cho tang thi L2 ném tang thi vào trong thành.- Từ Chính Cương, tới chỗ của tôi chứ?Nhạc Trọng ngồi ở trong chiến xa bộ binh, lần nữa nhìn qua Từ Chính Cương mời chào.Lúc này đây Từ Chính Cương không có một lời cự tuyệt như lúc trước, hắn trầm mặc một hồi, trong mắt chớp động hào quang vô cùng phức tạp.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Trước khi anh cầu cứu tôi, nhất định đã cầu cứu bên kia rồi nhỉ?

Nhưng mà người chân chính dẫn người tới cứu anh không phải là ai khác, mà là tôi, Nhạc Trọng tôi cứu những người bị bỏi rơi nơi này, anh còn muốn bán mạng cho những người như vậy.Từ Chính Cương là một người kiên trì với nguyên tắc của mình, đây là bộ hạ mà Nhạc Trọng thích mời chào nhất.

Một khi Từ Chính Cương trở thành người của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng không cần lo lắng hắn phản bội mình, có thể ủy thác trách nhiệm.

Hơn nữa Từ Chính Cương là một sĩ quan rất có trách nhiệm, rèn luyện quân sự hàng ngày vô cùng uu tú, là nhân tài mà Nhạc Trọng cần.Nhạc Trọng tiếp tục nói:- Gia nhập bên tôi đi, bằng bổn sự của anh có thể bảo hộ nhiều người, nhiều chiến hữu, huynh đệ của anh được sống tốt.Từ Chính Cương trầm mặc một hồi, rốt cục đáp ứng Nhạc Trọng mời chào:- Tốt Nhạc Trọng, tôi sẽ dẫn huynh đệ qua bên phía anh.Tang thi tập kích cửa thành phía tây, làm cho chiến hữu của Từ Chính Cương chết trận rất nhiều, lúc này chỉ còn lại mười ba người sống sót.

Nhưng mà mười ba người sống sót này trải qua chiến trận, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tài bắn súng tinh xảo.

Từ Chính Cương đáp ứng gia nhập Nhạc Trọng thì mười ba người này cũng trở thành người của Nhạc Trọng.Cửa thành phía tây còn bốn mươi người sống sót cũng bị Nhạc Trọng hợp nhất, gia nhập đội võ tang của mình.Nhạc Trọng đi đến trước người Cố Chi Hành, trực tiếp mời chào:- Chào Cố Chi Hành, tôi hy vọng anh có thể giúp tôi.Năng lực Cố Chi Hành thao túng hỏa diễm cực kỳ bất phàm, đã đạt tới trình độ có thể ngưng tụ hỏa cầu.

Tương đương với một pháo đài hình người, sức chiến đấu cực kỳ bất phàm.

Nhạc Trọng cũng hy vọng có thể mời chào hắn dưới trướng.Sắc mặt Viêm Vương Cố Chi Hành tái nhợt nhìn Nhạc Trọng , tâm niệm thay đổi thật nhanh và khẽ mĩm cười nói:- Tốt Nhạc đội, tôi là lão già khọm, tôi sẽ mang cái mạng già này cho anh.Cố Chi Hành cũng là một lão hồ ly, Lôi Thành vừa trốn thì lực lượng cường đại nhất chính là bộ đội thuộc Nhạc Trọng.

Hắn không có tâm thần phục đám người chính phủ dối trá, trong hai ngày chiến đấu với tang thi thì đại bộ phận người của hắn chết sạch, kết cục tốt nhất của hắn là quy phục Nhạc Trọng, như vậy gia quyến và con cái có thể sống tốt hơn.Cố Chi Hành, Từ Chính Cương quy hàng Nhạc Trọng thì cửa thành phía tây cũng rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhanh chóng triệu tập ba chiến xa bộ binh, bảy chiếc Đông Phong kilocalo, sáu chiếc xe buýt cải hoán hình thành một đoàn xe khổng lồ đi tới cửa đông, điên cuồng tiến sâu vào trong thi đàn.Bản thân Nhạc Trọng thì ở trên lưng của Tiểu Thanh, từ trên bầu trời nhìn xuống, chỉ huy đoàn xe khổng lồ này công kích.Doàn xe khổng lồ này vừa ra khỏi thành thì vô số tang thi bình thường đã vây tới.Những tang thi bình thường này căn bản không cách nào làm gì được ba chiến chiên xa bộ binh.

Ba chiến xa bộ binh vô kiên bất tồi nghiền áp tang thi bình thường, đem tang thi chặn đường nghiền nát thành thịt vụn.Đoàn xe khổng lồ trong thi đàn không ngừng công kích, nghiền áp mở ra một con đường máu, dựa theo Nhạc Trọng chỉ huy đâm sâu vào trong thi đàn.Những chiếc xe này chạy trong thi đàn khổng lồ chừng một ngàn mét, xem tạ i. k kt r-uyen .com đột nhiên thi đàn sinh ra dị động, đại lượng tang thi tiến hóa tập trung ở cửa tây không ngừng lao tới tấn công.

Trên đường đi vô số tang thi bình thường bị đụng ngã, sau đó bị giẫm nát.Những tang thi bình thường này vừa ngã thì con sau tiến lên, dốc sức liều mạng đánh về phía đoàn xe.

Chỉ có điều xương cốt của tang thi bình thường tương đối yếu ớt, đâm vào chiến xa bộ binh, Đông Phong kilocalo, xe bus hoán cải thì bị đâm máu tươi tung tóe, sau đó bị nghiền thành thịt vụn.Súng máy hạng nặng trên xe không ngừng tiến hành nghiền áp thi đàn, cũng là chiến thuật mà Nhạc Trọng sớm nghĩ qua rồi.

Nhưng mà trước kia không phải thời cơ tốt đê sử dụng chiến thuật này.Trong thi đàn có L2, S2, H1 là ba chủng tang thi tiến hóa đe dọa được chiến xa bộ binh.

L2 công kích sẽ tạo thành tổn thương cho đội xe.

S2 có thể dễ dàng nhảy lên chiến xa bộ binh, dùng móng vuốt sắc bén của chúng mài chiến xa bộ binh.

H1 có thể trực tiếp dùng hỏa cầu oanh kích lên chiến xa.Trải qua hai ngày công thành, ba chủng tang thi tiến hóa này tử vong rất nhiều, bởi vậy Nhạc Trọng lúc này mới dám triệu tập đoàn xe tiến hành công kích đám tang thi này.Đoàn xe này nghiền áp qua đám tang thi này, hướng về chỗ sâu của tang thi mà thẳng tiến.

Những tang thi tiến hóa vốn tụ tập ở cửa tây nhưng bây giờ bị thi đàn khổng lồ ngăn cản khó mà tiến nhanh, không thể trở về làm viện binh được.

Chỉ có thể nhìn đoàn xe hạng nặng lao thẳng vào thi đàn.Thời điểm đoàn xe đột kích vào phạm vi hai ngàn mét, dị biến nảy sinh.

Ở trong thi đàn có một đội hình gồm L2, S2 tạo thành đội điên cuồng bỏ chạy ra xa khỏi đoàn xe.

Chương 202: Nghiền áp thi đànChỉnh sửa : kktruyen.comĐại lượng tang thi tự động tách ra chừa một đường cho đám tang thi tiến hóa này bỏ chạy.- Rốt cục cũng xuất hiện!Nhạc Trọng nhìn qua gần trăm tang thi tiến hóa tạo thành đội hình bỏ chạy, trong mắt sáng ngời thúc dục Tiểu Thanh bay tới đám tang thi này.Tang thi loại hình chữ Z có trí tuệ nhưng lại trở nên nhát gan sợ chết như nhân loại.

Thế cục hơi chút không đúng sẽ mang theo thuộc hạ tinh nhuệ bỏ chạy.Ở trong thi đàn một đầu Z1 ôm đầu của L2, nó nhìn thấy Nhạc Trọng cưỡi Tiểu Thanh bay tới thì đôi mắt thập phần nhân tính hiện ra nét sợ hãi, phát ra một tiếng tiếng kêu gào sắc nhọn, thúc dục con L2 kia tăng tốc nhanh hơn.Tiểu Thanh chở Nhạc Trọng lao tới thật nhanh.Nhạc Trọng nhẹ nhàng nhảy lên, liền từ trên lưng Tiểu Thanh nhảy xuông.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, năm đầu S2 giống như quỷ mị xông thẳng tới gần chỗ của Nhạc Trọng.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, nhìn qua năm đầu S2 tiến lên, hắn giống như sấm sét chém ra năm đao, trực tiếp chém năm con S2 này bay đầu.Tiểu Thanh cũng thừa dịp Nhạc Trọng tiêu diệt năm con S2 kia, nó như thiểm điện phóng thẳng tới chỗ Z1.Đầu Z1 kia nhìn thấy Tiểu Thanh thì hai mắt đỏ thẫm, một cổ sóng tinh thần lực cường đại bắn thẳng về phía Tiểu Thanh.Tinh thần của dị thú trời sinh vô cùng cường đại, công kích tinh thần của Z1 đối với Tiểu Thanh mà nói không có chút tác dụng nào cả.

Tiểu Thanh bổ nhào qua băt lấy con Z1 kia lại, dùng sức một trảo bắt lấy Z1 và cắt thành vài miếng.Con Z1 vừa chết, đám tang thi còn sót lại bên ngoài huyện Thanh Nguyên chợt tán loạn lên, biến thành chia rẽ.

Chúng cũng theo bản năng truy kích về nơi phát ra âm thanh của đoàn xe.- Đã giải quyết chỉ huy của tang thi, mọi người hiện tại không được truyền tin tức này ra ngoài.Nhạc Trọng móc bộ đàm ra, nhìn qua dám người Ngô Quang ra lệnh.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Ngô Quang chợt mang theo cái đoàn xe này lao trở vào trong cửa thành đông.

Dầu nhiên liệu cũng là tài nguyên vô cùng trân quý, chỉ huy của thi đàn đã bị giải quyết, tang thi còn lại không còn là uy hiếp, bọn họ tự nhiên phải quay trở lại thành.Sau khi Z1 tử vong thì gần trăm tang thi tiến hóa cấp hai bên người của nó điên cuồng công kích vào Nhạc Trọng bên này.

Nhạc Trọng nhìn qua gần trăm tang thi cấp hai này thì quay đầu bỏ chạy.

Trong gần trăm tang thi cấp hai này có bốn mươi con là L2, những L2 tập cùng một chỗ thì Nhạc Trọng cũng không địch nổi.Nhạc Trọng mang theo gần trăm con tang thi chạy một vòng, đột nhiên phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân thể của hắn lao thẳng tới hướng của Z1 tử vong ban nãy.

Mấy lần nhấp nhô thì hắn đã qua bỏ gần trăm con tang thi tiến hóa, xuất hiện ở chỗ Z1 tử vong, hắn đem sách kỹ năng mà Z1 tuôn ra và một hộp báu màu xanh, hai trăm sinh tồn tệ thu vào trong túi.Làm xong tất cả thì Nhạc Trọng thoáng cái nhảy lên lưng của Tiểu Thanh và cưỡi nó chạy vào trong thành.- Bảo vật cấp ba: ám ma đao, đây là thanh ma đao vô cùng sắc bén, có được uy lực trảm kim đoạn ngọc.- Sách kỹ năng cấp bốn: Ảnh Bộ cấp hai.

Kỹ năng tiến giai của Ảnh Bộ, chỉ có trải qua ba lần cường hóa kỹ năng Ảnh Bộ mới có thể học tập kỹ năng này.

Sau khi phát động kỹ năng là có thể trong năm phút đồng hồ gia tăng 90 điểm nhanh nhẹn.

Phát động kỹ năng cần tiêu hao bốn mươi điểm thể lực.Nhạc Trọng cẩn thận đánh giá ám ma đao trong tay của mình, đây là một thanh đao còn lợi hại hơn cả Đường đao, toàn thân hiện ra màu đen, đao dài một mét năm, thân đao có khắc hoa văn kỳ dị, chuôi đao có ba lỗ khảm, toàn thân tản ra hàn ý mát lạnh.Nhạc Trọng vuốt vuốt thanh ám ma đao này, trong nội tâm x.em onl i-n e tại, k.k t ru-yen-.c o m vui mừng, chợt đem thanh ám ma đao thả vào trong trữ vật giới chỉ.Về phần kỹ năng Ảnh Bộ cấp hai thì bị Nhạc Trọng trực tiếp ném vào trong trữ vật giới chỉ bảo tồn.Tang thi loại hình chữ Z vừa chết, mười vạn tang thi bình thường vô lực tổ chức thành một chỉnh thể.

Nhạc Trọng vừa về tới đại bản doanh, chợt cho toàn bộ đội viên nghỉ ngơi.Một cuộc chiến ngày hôm nay, bộ đội tinh nhuệ của Nhạc Trọng đi cứu hỏa ở khắp nơi, tuy đạt được cường hóa nhưng mà thể lực tiêu hao không nhỏ, một đám vô cùng mệt mỏi, vừa nắm trên giường là ngủ say ngay.Thế lực chính phủ ở phía bắc thỉnh thoảng có tiếng súng vang lên, là những cảnh sát, đặc công, cảnh sát vũ trang đang xạ kích tiêu diệt tang thi.Trong lực lượng vũ trang mà chính phủ khống chế thì cũng có không ít thiện xạ.

Đặc biệt là đám đặc công, cảnh sát vũ trang trước tận thế là tinh anh được huấn luyện nghiêm khắc, bọn họ sau tận thế tiến bộ hết sức nhanh chóng, xuất hiện vô số thần xạ thủ.Màn đêm buông xuống, trên bầu trời không có ánh trăng, cả mặt đất bị bóng tối bao phủ lại.

Chỉ có mấy nơi là có ánh đèn chiếu sáng.Được bóng tối yểm hộ, Nhạc Trọng mang theo Trình Ngọc, Trần Thạch Đầu và tiểu đội thứ nhất, thứ hai lặng lẽ chạy tới cửa thành phía bắc.Hệ thống phòng ngự của thành phía bắc cũng như cửa tây và nam, hai cửa thành bình thường sẽ dùng một cỗ chiến xa bộ binh làm hạch tâm, hai khẩu súng máy hạng nhẹ, hai khẩu súng máy hạng nặng trở thành lực lượng áp chế cửa thành.Hơn bốn mươi người sống sót cùng hơn mười người cảnh sát tạo thành đội ngũ tuần tra tường thành, phòng ngừa tang thi bên dưới lại công thành.Ở gần cửa phía bắc, hơn mười nhà dân bị cảnh sát vũ trang chiếm dụng làm quân doanh, trong đó đều là đặc công, cảnh sát vũ trang, cảnh sát.

Chỉ cần có gió thổi cỏ lay thì những người này lập tức lao ra khỏi phòng ra ngoài chiến đấu.Nhạc Trọng dẫn người cẩn thận tiến lên, tiềm hành tới phía sau chiến xa bộ binh, đột nhiên bạo lên, giống như sét đánh tiến thẳng tới chiến xa bộ binh, đồng thời trong chớp mắt phát động Khủng Cụ Thuật.Dưới uy áp cường đại của Khủng Cụ Thuật bao phủ, sáu gã cảnh sát, ba gã quân nhân ở gần chiến xa bộ binh sợ hãi ngất đi.Trình Ngọc lập tức dẫn người nhanh chóng trói chặc những người này lại, đồng thời dùng vải rách buộc miệng của họ.Trong nháy mắt Nhạc Trọng đã giải quyết được chín người.Trình Ngọc lấy ra một ống thuốc mê cực mạnh, dùng sức thổi ngất cảnh sát vũ trang ở trước gian nhà.

Cơ hồ cùng một thời gian Nhạc Trọng phát động Khủng Cụ Thuật, lại dùng uy áp tinh thần khổng lồ tập kích thức hải của cảnh sát kia, trực tiếp dọa tên cảnh sát ngất đi.Tiêu diệt hai gã cảnh sát này xong, Nhạc Trọng dẫn người xông lên lầu.

Một đội cảnh sát tinh nhuệ từ trong phòng lao ra ngoài.Nhạc Trọng đi tới trước gian phòng, ám ma đao trong tay nhẹ nhàng phá ổ khóa, giống như căt đậu hủ phá vỡ cánh cửa ngăn cản đường đi.Đẩy cửa phòng ra ngoài, chỉ thấy trong đó có tám cảnh sát vũ trang đang ngủ, không có trạng thái phòng bị nào cả.

Bọn họ cũng không có nghĩ tới Nhạc Trọng vào thời điểm tang thi lui lại mà phát động công kích.Nhiều đội viên nối đuôi nhau đi vào, thập phần thành thạo đánh ngất những cảnh sát này, buộc chặt, dùng bố che miệng của họ lại.

Chương 203: Đoạt quyền. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCũng theo phương pháp này, Nhạc Trọng dẫn người tập kích một gian phòng khác, cảnh sát trong phòng ngủ say, cảnh sát vũ trang, đặc công đội viên đều bị đánh ngất và bắt lại.- Các ngươi là ai?Thời điểm Nhạc Trọng đi lên tới lầu bảy, một gã cảnh sát vũ trang nhìn thấy Nhạc Trọng thì sắc mặt đại biến và kêu lớn.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, vọt tới trước tên cảnh sát này, dùng một chặt đánh ngất cảnh sát này đi.Nhưng mà tiếng kêu của tên cảnh sát này đánh thức những cảnh sát khác.Nhạc Trọng dẫn người thuận thế tiến vào trong gian phòng cảnh sát chưa kịp bắt làm tù binh, rốt cục lọt vào chống cự của đám cảnh sát còn sót lại.Sáu tên cảnh sát cầm súng ngắn trú đóng ở lối đi, không ngừng nổ súng ngăn cản Nhạc Trọng tiến lên.Nhạc Trọng trước tiên phát động hợp thể phòng hộ thuật, lực phòng ngự kinh người bao trùm toàn thân của hắn.

Hắn điên cuồng lao thẳng tới phía trước, không có viên đạn nào có thể làm gì được hắn cả.Không đến sáu giây, Nhạc Trọng đã vượt qua khoảng cách trăm mét tới trước người đám cảnh sát này, một người một chiêu đánh ngã.Tiêu diệt sáu cảnh sát này, Nhạc Trọng dẫn người đi lên trên, đem những cảnh sát, đặc công cản đường đánh ngất đi.

Dưới tình huống không có trang bị ống phóng rốc-két, súng lựu đạn là những vũ khí hạng nặng, viên đạn bình thường không thể làm gì được cốt giáp mà Nhạc Trọng đang mặc.Nhạc Trọng giống như ma thần mạnh mẽ đâm tới phía trước, giống như xe tăng nghiền áp địch nhân của mình, đem tất cả cảnh sát chặn đường đánh ngất đi.Trần Kiếm Phong nhìn thấy hắn phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, toàn thân Nhạc Trọng được cốt giáp bao trùm đi tới phòng chỉ huy, thở dài một hơi:- Quả nhiên là anh, Nhạc Trọng, tôi còn không rõ ràng lắm, vì cái gì mà anh lại tập kích vào lúc này.

Dùng thế cục trước mắt thì chuyện này chỉ làm cho mọi người bất lợi mà thôi.Trong cả căn cứ cũng chỉ có Nhạc Trọng là có thực lực và khả năng phát động công kích vào quân của chính phủ.

Trần Kiếm Phong vừa nghe được tiếng bắn nhau dưới lâu thì đã suy đoán ra là người phương nào.

Nhưng hắn lại không nghĩ ra tại sao Nhạc Trọng lại phát động công kích vào căn cứ hiện tại.

Cho dù Nhạc Trọng cưỡng ép cướp lấy quyền hành của căn cứ, cảnh sát, đặc công, cảnh sát vũ trang cũng không phải Nhạc Trọng có thể vận dụng được.

Không có trải qua thời gian kiểm nghiệm, Nhạc Trọng vừa giao vũ khí cho những cảnh sát, đặc công, cảnh sát vũ trang kia thì chỉ sợ bọn họ đầu tiên sẽ quay súng bắn vào hắn ngay.Đứng sau lưng Trần Kiếm Phong là Vệ Phi lại nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, bộ dáng chiến ý dạt dào.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Trần Kiếm Phong và chậm rãi nói ra từng chữ.- Trần thị trưởng, tang thi chỉ huy của đám tang thi này bị tôi giải quyết rồi.

Tuy bên ngoài còn mười vạn tang thi, nhưng mà không đủ gây sợ.

Tiêu diệt chúng chỉ là vấn đề thời gian.

Ngài đầu hàng đi, một nửa binh xe m -o nl.in.e tạ i ,kktr,uye n. c om. lực của ngài bị tôi bắt lại rồi, ngài tiếp tục ngoan cố chống lại chỉ làm song phương thương vong vô ích mà thôi.Chỉ huy của đám tang thi bị Nhạc Trọng tiêu diệt cho nên hắn mới dám lập tức phát động công kích như vậy.

Nếu không vì giữ vững vị trí của căn cứ, hắn còn lựa chọn tạm thời ở chung với chính phủ trong căn cứ.Trần Kiếm Phong trầm mặc một hồi, thở dài một hơi nói:- Được rồi, tôi đầu hàng.Trước mắt lực lượng đối lập đã hết sức rõ ràng, Nhạc Trọng đã nắm giữ nhiều người sống và bộ đội.

Trong tòa lầu này cũng tụ tập ngoài bảy mươi nhân viên chiến đấu.

Trần Kiếm Phong tiếp tục cho người chống cự chỉ tăng thêm thương vong vô ích mà thôi.Trần Kiếm Phong cùng Trần Dao có quan hệ họ hàng, hắn biết rõ Nhạc Trọng cũng là thủ lĩnh hợp cách.

Bởi vậy dưới tình huống đại thế đã mất, không muốn đem những người còn lại đi chịu chết không công.- Đại thế đã định!Nghe Trần Kiếm Phong nói lời này thì Nhạc Trọng cũng buông lỏng một hơi, nếu như Trần Kiếm Phong lại cho người tiếp tục chống cự, bộ hạ của hắn có khả năng sẽ thương vong.

Cảnh sát, đặc công, cảnh sát vũ trang có rất nhiều tay súng bắn tỉa, chiến đấu trong ngõ hẻm thì bọn họ là sát thủ khó chơi nhất.

Nếu như chiến đấu thì tiểu đội thứ nhất, thứ hai của Nhạc Trọng sẽ có khả năng bị tiêu diệt.Đúng lúc này Vệ Phi đứng bên người Trần Kiếm Phong đứng ra ngoài, nhìn qua Nhạc Trọng, chiến ý dạt dào nói:- Nhạc Trọng, tôi muốn chiến với anh một trận.Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua Vệ Phi, khẽ chau mày nói:- Chiến đấu với anh tôi được chỗ tốt gì?Ánh mắt Vệ Phi chớp động, gằn từng chữ:- Nếu anh thắng tôi thì tôi sẽ hiệu lực cho anh.

Nếu anh bại thì giúp tôi hảo hảo chiếu cố một nhà của Trần thị trưởng.

Để cho tôi mang theo trang bị hệ thống thần ma rời khỏi căn cứ.Vệ Phi đã từng được Trần Kiếm Phong giúp đại ân, hắn như vậy mới lưu lại tận tâm bán mạng cho Trần Kiếm Phong.

Dùng thực lực của hắn, chỉ cần không phải thi triều đại quy mô, một mình ở bên ngoài cũng có thể sống sót thoải mái.

Hắn muốn không ngừng cường hóa chính mình, không bị trói buộc tùy ý chém giết tang thi thăng cấp, bởi như vậy mới muốn chiến một trận với Nhạc Trọng, muốn đạt được giải thoát.Nhạc Trọng nhìn Vệ Phi và trầm giọng nói:- Tốt!Nhạc Trọng vừa dứt lời thì trong mắt Vệ Phi tia chớp lóe lên, một cổ sát khí cường địa từ trong người của hắn tỏa ra ngoài, hắn vừa sải bước ra thì giống như con báo săn vọt tới gần Nhạc Trọng bên này, huy động đường đao chém giết Nhạc Trọng.Vệ Phi trải qua nhiều lần đại chiến, lúc này đẳng cấp cường hóa của hắn đạt tới hai mươi sáu, hơn nữa còn hai lần cường hóa kỹ năng cao tốc.

Lúc này hắn phát động kỹ năng cao tốc thì giống như quỷ mị, tốc độ bao trùm trên cả Nhạc Trọng, trong chớp mắt đã xuất hiện trước người của Nhạc Trọng, một đao chém lên bên hông của Nhạc Trọng, Đường đao sắc bén chém lên xương cốt phát ra âm thanh kim loại giao thoa, đồng thời lưu lại một vết đao nhỏ.- Thật nhanh, hắn cũng là người cường hóa tốc độ.Nhạc Trọng không kịp đề phòng cho nên bị một đao của Vệ Phi chém trúng thân thể, hắn lập tức chém ra một đao vào vai phải của Vệ Phi.Vệ Phi phản ứng cực kỳ linh mẫn, đao pháp của hắn cực kỳ tinh xảo, một đao chém ra làm cho ám ma đao của Nhạc Trọng chém xuống một lượt lần nữa.Song đao giao kích và lực lượng mạnh mẽ bộc phát, Nhạc Trọng cùng Vệ Phi đều lui ra sau hai bước, từ mặt lực lượng thì hai người cân sức với nhau.

Trên người của Nhạc Trọng có trang bị hệ thống thần ma vô cùng tốt, thế nhưng mà Vệ Phi có cả căn cứ hậu thuẫn, đại bộ phận trang bị tốt của căn cứ đều rơi lên người của hắn, trang bị của hắn cũng không kém hơn Nhạc Trọng bao nhiêu.

Chương 204: Đoạt quyền. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSong phương thăm dò thực lực chênh lệch của nhau, thân hình của Vệ Phi chớp động, hắn giống như ảo ảnh di động cao tốc, mang theo một tàn ảnh, phát động công kích như bão tố vào Nhạc Trọng.

Một đao lại một đao, từ bốn phương tám hướng chém thẳng về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chỉ có thể co rút phòng tuyến lại mà thôi, miễn cưỡng đem trảm kích của Vệ Phi ngăn cản lại.

Vệ Phi trước khi tận thế có đao pháp cực kỳ cao minh.

Tạo nghệ đao pháp còn mạnh hơn Nhạc Trọng rất nhiều, Nhạc Trọng mỗi đao chém ra đều bị hắn dễ dàng hóa giải, mà hắn thừa cơ công kích làm cho cốt giáp của Nhạc tăng thêm một ít vết thương.

Nếu như không có cốt giáp thủ hộ, Nhạc Trọng xuất thân dân dã đã sớm bại rồi.Tận thế đến nay, Nhạc Trọng lần đầu tiên đối mặt với công kích nhanh như vậy.

Cho dù Kỷ Thanh Vũ có kiếm thuật tinh xảo cũng không thể gây ra áp lực lớn như vậy cho hắn.- Phòng ngự của cái xác rùa đen này quá khó chơi rồi.Vệ Phi né qua công kich của Nhạc Trọng, một đao chém lên cánh tay phải của Nhạc Trọng, lại có âm thanh kim loại giao thoa với nhau, chỉ lưu lại một vết thương nhỏ trên cốt giáp.

Thấy một màn như vậy, Vệ Phi cũng sinh ra cảm giác vô lực.

Hắn đã chém trúng chín đao lên người của Nhạc Trọng rồi, nếu như không có cốt khải thủ hộ, mỗi một đao đều có thể làm cho Nhạc Trọng mất đi sức chiến đấu.

Nhưng mà được cốt khải bảo vệ Nhạc Trọng, căn bản không có thương thế nào cả.

Hắn vẫn lấy tốc độ mà tự ngạo nhưng đối mặt với phòng ngự cường đại của Nhạc Trọng thì có chút vô lực.- Không sai, thực lực này có thể giải quyết được.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, phát động kỹ năng thao túng trọng lực, một cổ gợn sóng trọng lực dùng hắn làm trung tâm khuếch tán ra ngoài, trọng lực này làm Vệ Phi ảnh hưởng, thân thể đột nhiên nặng xuống, sinh ra nặng nề.Trong khoảng khắc này Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ của hắn cũng bao trùm trên cả Vệ Phi.

Hắn vừa sải bước thì hung hăng một quyền đánh vào phần bụng của Vệ Phi, đánh bay Vệ Phi ra xa vài bước, phun ra một ngụm máu vô lực té xuống.- Còn muốn tiếp tục không?Nhạc Trọng hư không điểm một ngón tay, một đạo gai xương sắn bén hiện ra trên ngón tay của hắn, đặt lên yết hầu của Vệ Phi yết, chỉ cần hắn động tay một chút là đâm xuyên qua yết hầu của Vệ Phi.- Không cần, anh thắng rồi!Vệ Phi cười khổ một tiếng, miệng lớn thở hổn hển.

Lực phòng ngực của cốt giáp trên người của Nhạc Trọng đúng là quá mức kinh người, hắn chưa từng phá được phòng ngự của nó thì ý nghĩa hắn thua một nửa rồi.Vệ Phi vừa bại thì không còn ai ngăn cản Nhạc Trọng.Trần Kiếm Phong phối hợp cho nên đám cảnh sát, đặc công, cảnh sát vũ trang còn sót lại đều đầu hàng Nhạc Trọng.

Quyền hành cả căn cứ rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.Quyền hành của căn cứ rơi vào trong tay của Nhạc Trọng, chuyện phiền toái cũng diễn ra.

Trị an trong căn cứ, điều phối vật tư, vệ sinh, phân công đồ ăn, tiêu diệt toàn bộ tang thi, trấn an nhân tâm...

Toàn bộ những chuyện phiền toái này cũng rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.Quan lớn trong căn cứ bị Nhạc Trọng bãi miễn hết các chức vụ của bọn họ.

Chỉ cho bọn họ giữ lại chút tài sản tư nhân, những người đầu nhập vào hắn đầu tiên như bọn người Trần Trí Quang thì được lưu lại sử dụng, hỗ trợ xử lý một ít chính vụ.

Trần Kiếm Phong cũng bị thu hồi các chức vụ, chỉ dùng thân phận phụ tá hiệp trợ Nhạc Trọng xử lý một ít vấn đề hành chính.Năng lực của Trần Kiếm Phong rất mạnh, xử lý chính vụ thuận buồm xuôi gió.

Thế nhưng mà Nhạc Trọng lại không dám đem toàn bộ quyền hành chính vụ đưa cho hắn.Trừ chuyện đó ra thì đám con cái quan lớn thích cưỡng đoạt vật tư, cưỡng gian phụ nữ và làm chuyện ác to lớn sẽ bị diệt tại chỗ, đám còn lại bị ném vào trong cặn bã doanh làm phối hôi cho Nhạc Trọng.Trước xem .o n,line. tại, kkt r uy,e.n-.c om mặt bộ đội cường đại của Nhạc Trọng thì dù những người kia có oán cũng không dám cải lời Nhạc Trọng.Phương diện cảnh sát cũng bị thanh trừ, phế vật ngồi ăn rồi chờ chết sẽ bị loại bỏ, chỉ giữ lại những cảnh sát có tinh thần trượng nghĩa.

Bọn họ có kinh nghiêm phong phú trong duy trì trị an, so với những đội viên gà mờ của Nhạc Trọng thì tốt hơn nhiều.Đặc công, cảnh sát vũ trang là hai cỗ lực lượng cường đại bị Nhạc Trọng dẹp bỏ, đem những đặc công, cảnh sát vũ trang phân tán vào trong các tiểu đội.

Đặc công, cảnh sát vũ trang chính là lực lượng vũ trang mạnh nhất mà Trần Kiếm Phong nắm giữ lúc trước, bên trong đều là những tay súng có thân thể bất phàm.

Sức chiến đấu của đặc chủng còn mạnh hơn cả tiểu đội thứ nhất, thứ hai trên tay của Nhạc Trọng.Sau khi xử lý các chuyện đơn giản, Nhạc Trọng lại điều động quân đội, dùng chiến xa bộ binh hạng nặng làm hạch tâm, lúc này băt đầu càn quet tang thi bên ngoài thành.Có bốn chiến xa bộ binh hạng nặng dẫn đầu, lúc này bắt đầu nghiền áp qua lại trong thi đàn.

Sau đó tất cả bộ đội thay phiên ra trận, dùng Phảng Chế Đường Đao điên cuồng chém giết những tang thi bình thường.

Tang thi tiến hóa thì bị tinh nhuệ của Nhạc Trọng tiêu diệt, những tang thi này bị chém giết không còn.Không có tang thi loại hình chữ Z chỉ huy, những tang thi bình thường sẽ chia rẽ, đối với tiểu đội cường hóa được trang bị tận răng của Nhạc Trọng thì không tạo thành ảnh hưởng gì.

Kịch chiến ba ngày sau đó, Nhạc Trọng rốt cục toàn diệt toàn bộ mười vạn tang thi chung quanh căn cứ.

Trả giá chính là tiêu hao nhiều dầu nhiên liệu cùng với hai mươi tên cặn bã doanh, ba mươi người sống sót.- Đại thắng, đại thắng, hơn mười vạn tang thi bên ngoài huyện Thanh Nguyên đã bị tiểu đội của Nhạc Trọng tiêu diệt.Sau khi đám tang thi cuối cùng bị Nhạc Trọng tiêu diệt không lâu, tin tức thắng lợi của huyện Thanh Nguyên truyền bá ra ngoài.Nghe được tin tức đại ắng làm cho huyện Thanh Nguyên trầm lắng nặng nề trở nên hưng phấn lên, trong thành khắp nơi truyền ra âm thanh hoan hô.Mười vạn tang thi bên ngoài huyện Thanh Nguyên vẫn là thanh kiếm Damocles treo trên đầu của người trong huyện Thanh Nguyên.

Nếu như thành phá thì tất cả mọi người trong huyện Thanh Nguyên sẽ bị tang thi xé thành phấn vụn.

Nhạc Trọng dẫn người tiêu diệt mười vạn tang thi là chuyện phấn chấn nhân tâm.- Bởi vì toàn diệt đại bộ phận tang thi.

Nhạc đội quyết định hôm nay cứu tế cho mỗi người màn thầu ngọt.Tin tức thứ hai truyền bá ngay sau đó.Nghe được tin tức này người sống sót trong huyện Thanh Nguyên cao hứng hơn, ca ngợi Nhạc Trọng không dứt bên tai.

Đại bộ phận người sống sót vẫn đi lĩnh món cứu tế sống qua ngày, cơ hồ đều không có ăn no qua.

Vì một cái màn thầu không ít nữ nhân thậm chí nguyện ý bán đứng thân thể của mình.

Hiện tại Nhạc Trọng tuyên bố mỗi người được thêm màn thầu, tự nhiên làm cho bọn họ hưng phấn không thôi.Thời điểm lĩnh món ăn cứu tế, nhìn thấy từng cái màn thầu trắng thì ánh mắt mỗi người sống sót đều hiện ra nét tham lam.

Những người sống sót sau khi lĩnh màn thầu ăn vào thì cảm động rơi nước mắt.

Chương 205: Toàn diệt tang thiChỉnh sửa : kktruyen.comĐại bộ phận người sống sót đều vì chuyện Nhạc Trọng phân phát màn thầu thì thập phần thỏa mãn.

Nhưng mà cũng có người bất mãn vì đãi ngộ này.Trong một tiểu khu, bốn mươi ba người ngoại quốc màu da khác nhau đang ngồi cùng chỗ, hai mặt nhìn nhau, vẻ mặt sầu khổ.

Bọn họ lúc trước là dân cư trong khu đặc quyền, tuy trong đặc khu thì bọn họ không thể như tận thế muốn ăn gì thì ăn, tuy nhiên chưa bao giờ chịu đói qua.

Bát cháo, màn thầu chưa bao giờ nằm trong mắt của bọn họ.Một tên da đen cầm lấy bát cháo, có chút thô tục nói ra:- Lại là bát cháo đáng chết.

Chúng ta đã ăn như vậy ba ngày rồi.

Tôi hiện giờ ỉa ra cũng là bột nhão rồi.

Căn bản không thành đầu.

Úc, thượng đế ơi, tên Nhạc Trọng khốn nạn này quá keo kiệt.Một phụ nữ trung niên tóc vàng mắt xanh, dáng người có chút mập mạp nhíu mày nhìn qua tên da đen:- Ngải Khắc, thỉnh anh nói chuyện văn minh một chút, anh không lên tiếng thì người ta sẽ không biết anh đang ăn cứt đâu.Ngải Khắc nhún nhún vai, cười lạnh tiêp tục nói lời buồn nôn:- Đây là thứ buồn nôn, buổi sáng hôm nay tôi vừa nôn ra ngoài đó.

Nhìn xem đồ các người ăn kìa, chính là thứ tôi nôn ra đó.

Thượng đế, đều này thật sự rất có ý nghĩa nha.Ngải Khắc nói ra lời này làm cho đám người ngoại quốc không ai ăn tiếp nữa, nhao nhao trợn mắt nhìn qua phía hắn.Một gã nam nhân trẻ tuổi hào hoa phong nhã tên là Thôi Minh Hào nói:- Tiếp tục như vậy không được.

Tôi đề nghị chúng ta nên đoàn kết lại, cùng đi tìm kẻ thống trị cao nhất là Nhạc Trọng đàm phán một chút.

Tranh thủ quyền lợi của chúng ta.- Tốt!- Thôi Minh Hào làm đại biểu cho chúng ta đi.- Tôi chọn Thôi Minh Hào làm đại biểu của chúng ta.Bốn mươi ba người ngoại quốc này nhao nhao chọn Thôi Minh Hào làm đại biểu, hy vọng hắn đại biểu bọn họ đi thương lượng với Nhạc Trọng, thu hoạch đãi ngộ cho bọn họ.

Đạo lý súng bắn chim đầu đàn không chỉ có người Châu Á mới hiểu, những người ngoại quốc sống ở đây cũng hiểu.Thôi Minh Hào lúc này cắn vài cái lên màn thầu, sau đó đứng lên, hiên ngang lẫm liệt nói ra:- Tốt, tôi sẽ đại biểu mọi người đi tranh đấu vì quyền lợi của mọi người.Thôi Minh Hào cũng không phải đầu đất.

Hắn cũng hiểu đạo lý súng bắn chim đầu đàn.

Nhưng mà chỉ cần thao tác tốt thì chưa hẳn con chim đàu đàn này sẽ bị bắn, phong hiểm và kỳ ngộ luôn song hành.Vương Song tìm tới sân tặp bắn của Nhạc Trọng có chút đau đầu nói ra:- Nhạc đội, những người ngoại quốc kia muốn gặp ngài.Nhạc Trọng buông súng, nhướng mày, chậm rãi hỏi:- Chuyện gì xảy ra?Vương Song cười khổ một tiếng nói:- Bốn mươi ba người ngoại quốc đang tụ hợp với nhau, mãnh liệt yêu cầu chúng ta dựa theo lệ quốc tế, dùng chủ nghĩa nhân đạo viện trợ quốc tế đối đãi với bọn họ.- Chủ nghĩa nhân đạo viện trợ?

Trần Kiếm Phong đúng là nuôi gan của đám người này mập lên rồi, tôi sẽ đi gặp bọn chúng.Nhạc Trọng lạnh lùng cười cười, đi nhanh ra bên ngoài.Quy Điền Thọ là một trong số không nhiều kẻ ngoại quốc hung hăng, Quy Điền Thọ sở dĩ có thể ngang ngược xem o nl-i ne tại. .k k tr u y en .com càn rỡ đó là bởi vì hắn trước đó từng cấu kết với một quan lớn trong căn cứ, có vốn liếng hung hăng càn quấy.

Trên quảng trường tụ hợp bốn mươi ba người ngoại quốc trên cơ bản đều muốn quyền lợi.

Cho dù trong căn cứ thì bọn họ cũng rất ngang ngược.

Đây cũng là can đảm khiến bọn họ dựa vào yêu cầu Nhạc Trọng cho đãi ngộ tốt.- Thập phần tiếc nuối!

Thôi Minh Hào tiên sinh.

Lệ quốc tế, chủ nghĩa nhân đạo viện trợ ở chỗ của tôi không thể thực hiện được.

Tôi sẽ đối xử công bằng, đối xử với các người như công dân của mình.

Các người muốn ăn no thì nhất định phải làm việc như những người khác.

Nếu không làm việc cũng chỉ ăn đồ viện trợ như mọi người mà thôi.- Đương nhiên, nếu các người cảm thấy đãi ngộ hà khắc.

Tôi cũng tuân thủ luật lệ, hiện tại các người có thể mang theo người và tài sản tư nhân rời khỏi đây.

Tôi không cản các người.

Vương Song, anh cứ dựa theo bình thường mà xử lý, bọn họ lại náo thì nam sẽ đưa vào cặn bã doanh.

Nữ thì đưa đi làm nô công.Nhạc Trọng nói xong một câu rồi quay người rời đi.Sau khi tận thế thì trật tự sụp đổ, đạo đức trở thành thứ không đáng tiền nhất.

Rất nhiều nam nhân đều có thể thỏa thích phóng thích hắc ám trong lòng mà không sợ bị trừng phạt.

Đại bộ phận nữ đều là kẻ yếu, nhưng mà trong đó cũng có không ít nữ nhân vô cùng hung ác.

Người giết người, ngược đãi là trọng tội.

Đối với những nữ nhân này thì Nhạc Trọng xử lý cũng không chút nương tay, đáng chết trực tiếp giết chết, không có đạt tới xử bắn thì đưa đám nữ nhân này đi làm nô công.Những nô công này không có nhân quyền, chẳng những sẽ bị giam giữ trong tù, còn có thể bị tra tấn, khi cần thiết có thể ban cho chiến sĩ có công hưởng dụng.

Sự tồn tại của nô công trọng yếu nhất chính là mang thai và sinh con, chỉ có sinh con mới có thể kéo dài tiếp tục.Có Nhạc Trọng định ra nhạc dạo này, Vương Song dũng khí cũng mạnh hon, nhìn qua Thôi Minh Hào sắc mặt tái nhợt và đám người ngoại quốc kia, lớn tiếng nói:- Các người còn kêu la cái gì, hết thảy tới báo cáo.

Chúng ta sẽ dựa theo sở trường của các người mà định ra công tác, người không có năng lực đi làm đầy tớ.

Đương nhiên, các ngươi hiện tại muốn rời khỏi nơi này thì chúng ta cũng không ngăn cản các ngươi đâu.Lúc này chung quanh huyện Thanh Nguyên vẫn còn không ít tang thi lẻ tẻ, không có bất cứ vũ khí nào đi ra ngoài, người bình thường vừa ra thành chỉ sợ sẽ bị tang thi nuốt sạch.

Đám người ngoại quốc Thôi Minh Hào cũng không phải đồ đần, chỉ có thể thành thành thật thật tiến lên báo cáo năng khiếu của mình, mặc cho Vương Song an bài.Vương Song nhìn qua đám người ngoại quốc trước tận thế địa vị xã hội còn hơn xa hắn, bây giờ cúi đầu nghe lời, báo cáo tỉ mỉ từng chi tiết của bản thân, hơn nữa còn có nữ nhân nước Pháp ném mị nhãn cho hắn, cảm giác ưu việt tự nhiên cũng sinh ra.

Lúc này hắn đã phát triển trở thành người cường hóa cấp 13, trong nhà nuôi dưỡng hai thê thiếp xinh đẹp.

Nếu không phải hắn lúc trước quyết định đi theo Nhạc Trọng, chỉ sợ bây giờ không phải ở trong bụng tang thi tựu thì cũng là người dân cấp thấp giãy dụa sinh tồn.Nhạc Trọng từ trong trường bóng đi ra ngoài, Từ Chính Cương đi tới bên cạnh hắn.Nhạc Trọng nhìn qua Từ Chính Cương, có chút ngoài ý muốn hỏi:- Chuyện gì?

Chương 206: Xử lý đám người ngoại quốcChỉnh sửa : kktruyen.comTừ Chính Cương tiếp nhận mời chào của Nhạc Trọng, gia nhập thế lực của Nhạc Trọng thì trước sau không có ý làm quan hệ gì với Nhạc Trọng.

Hắn vẫn ở ngây ngốc trong tiểu đội của mình, huấn luyện đội viên trong tiểu đội, lúc chiến đấu cũng xung phong lao lên trước, khiêu chiến cực kỳ hăng hái.

Quả nhiên là quân nhân thuần túy.Từ Chính Cương xụ mặt chậm rãi nói ra:- Nhạc đội!

Tôi nhận ra biến chế vũ trang của chúng ta hiện tại có vấn đề nghiêm trọng!

Nhân viên của chúng ta bây giờ không tính cặn bã doanh đã vượt qua năm trăm người.

Dùng tiểu đội, trung đội, đại đội trưởng và biên chế chỉ huy thô sơ thì cũng không có vấn đề gì.

Nếu như lực lượng vũ trang của chúng ta tiếp tục gia tăng, loại hình thức chỉ huy này sẽ bất lợi cho chúng ta.

Chúng ta cũng nhân dịp nhân viên vũ trang lạc hậu đầu tiến hành chỉnh lý chính quy.Nhạc Trọng ban đầu ở Trường Quang Thôn chỉnh biên đội ngũ lại, lúc ấy cũng không cân nhắc quá nhiều.

Hắn chỉ muốn tổ kiến một chi tiểu đội tinh nhuệ có thể qua lại trong thi đàn quay về Quảng Tây tìm kiếm thân nhân.

Hắn cũng không phải xuất thân quân nhân, cũng không có quá nhiều kinh nghiệm vì vậy chỉ chia làm tiểu đội, trung đội, đại đội trưởng mà biên chế đơn sơ.Sưu tìm vật tư quy mô nhỏ, chiến đấu, biên chế đơn sơ này không có vấn đề.

Nhưng mà Từ Chính Cương là quân nhân chuyên nghiệp cho nên nhìn ra thiếu hụt rõ ràng, bất lợi cho chỉ hủy chiến đấu, điều động.

Hơn nữa đội viên tấn chấn không rõ ràng, thăng lên đội viên chính thức đã là đỉnh rồi.Nhạc Trọng gật đầu:- Dựa theo ý của anh thì nên chỉnh biên quân đội chính thức như thế nào?Từ Chính Cương đưa một phần tư liệu cho Nhạc Trọng:- Đúng vậy!

Biên chế quân đội chính thức hiện tại xem như không có gì, cũng không có sơ hở nào lớn cả.

Theo tôi biến thì chúng ta có thể chỉnh biên quân đội lại là được.

Đây chính là biên chế quân đội tôi đã chỉnh biên.Nhạc Trọng tiếp nhận tư liệu xem xét, chỉ thấy phía trên ghi rõ biên chế của người cường hóa, phân thành bốn phần.

Mỗi phần nên có bao nhiêu người thì ghi rõ ràng rành mạch.

Chỉ có tất cả quan quân là chưa ghi gì cả.Nhạc Trọng xem hết phần tài liệu kia xong thì nhin qua Từ Chính Cương nói ra:- Tôi biết rõ!

Tôi sẽ xem xét, anh lui xuống trước đi.- Vâng!Từ Chính Cương nhìn qua Nhạc Trọng và chào theo nghi thức quân đội, sau đó lui xuống.Nhạc Trọng muốn biên chế quân đội chính quy chỉnh biên lần nữa, rất nhiều người trong nội tâm nóng lên, đến chỗ Nhạc Trọng đi lại càng thêm mật thiết.Biên chế một doanh, doanh trưởng tự nhiên là Nhạc Trọng đảm nhiệm rồi, phó doanh trưởng được lựa chọn là Trì Dương, chuyện này không có ai dị nghị cả.

Nhưng mà dưới doanh trưởng còn có bốn liên trưởng, đại đội trưởng, trung đội trưởng, phó trung đội trưởng làm nhiều người động tâm.Ba ngày sau đó Nhạc Trọng đem nhân viên chủ yếu dưới trướng của mình triệu tập tới Thanh Nguyên tiến hành họp.Ở trong phòng hội nghị này sớm an vị đầy đủ tất cả tiểu đội trưởng.

Tiểu đội trưởng dưới trướng Nhạc Trọng đều phân theo các vị trí khác nhau.

Có người trước tận thế là nông dân, có trước tận thế là thôn dân, có trước tận thế là quân nhân, có trước tận thế là phạm nhân, có trước tận thế là sinh viên.

Đủ loại nhân vật, âm dương sai lệch cùng ngồi ở nơi này, lẫn nhau dựa theo thân phận mà tạo thành vòng tròn nhỏ.Khổng Thiên Dự ngồi ở bên người Lưu Diễm nhếch miệng cười nói:- Lưu Đội, lúc này phải cảm ơn anh.

Anh đi theo Nhạc đội sớm nhất, liên trưởng là có khả năng.Lưu Diễm nhìn qua hướng của Trần Thạch Đầu và chậm rãi thở dài.- Không nhất định.

Trì Dương nhất định sẽ là liên trưởng.

Kỷ Thanh Vũ nói không chừng cũng sẽ trở thành liên trưởng.

Đại cẩu tử gần đây đạt được Nhạc đội coi trọng, nói không chừng trở thành liên trưởng.

Còn có Trần Thạch Đầu, con gái của hắn có quan hệ mập mờ với Nhạc đội, bản thân thực lực lại không kém, cũng là người có khả năng trở thành liên trưởng nhất.

Vương Song là đồng học của Nhạc đội, là tùy tùng đi theo Nhạc sớm nhất.

Từ Chính Cương thằng này rèn luyện quân sự hằng ngày, một lòng vào kiến thiết quân đội, đằng sau còn có Ngô Quang là quan quân trước đây ủng hộ, cũng là một người sáng giá để vào vị trí liên trưởng, cạnh tranh quá nóng bỏng a.Khổng Thiên Dự nhướng mày, suy nghĩ một chút thì đúng như ời của Lưu Diễm nói, vị trí đại đội trưởng cũng vô cùng nóng bỏng.Đội trưởng của các tiểu đội bây giờ không ngừng nói chuyện, chủ yếu là vây quanh các vị trí đại đội trưởng.

Liên tiếp có một trăm bộ hạ nha.

Trong thế lực của Nhạc trọng thì đây là biên chế quan trọng.Đúng lúc này Nhạc Trọng bước vào phòng nghị sự, Quách Vũ ăn mặc một thân đồ công sở đi theo sau hắn, giống như cái bóng của hắn vậy.Nhạc Trọng vừa đi vào trong phòng hội nghị, tất cả đội trưởng đều an tĩnh lại, trong mắt tràn ngập nóng rực nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ngồi xuống và nhìn qua chung quanh một lần, lại nhìn Quách Vũ nói ra:- Hội nghị chính thức bắt đầu.

Quách Vũ, cô tới đọc quyết định của tôi đi.- Hiện tại tuyên bố bổ nhiệm nhân sự của Nhạc đội.

Ngay hôm nay trở đi hủy bỏ biên chế nhân viên chính thức.

Tất cả nhân viên chính thức được chuyển thành quan quân.

Dựa theo quân hàm đạt được cung ứng vật tư tương đương.- Dựa theo lực lượng vũ trang biên thành một đoàn bốn doanh.

Đoàn trưởng do Nhạc Trọng đảm nhiệm, doanh trưởng đảm nhiệm chủ lực doanh, phó đoàn trưởng do Trì Dương đảm nhiệm, kiêm nhiệm doanh trưởng chủ lực doanh thứ hai.

Phó chủ lực doanh thứ nhất là Từ Chính Cương.

Phó chủ lực doanh thứ hai là Lưu Diễm. doanh trưởng thứ ba là đại cẩu tử, phó doanh trưởng là Vương Song.

Doanh trưởng doanh thứ tư là Kỷ Thanh Vũ, phó doanh trưởng Trình Du.- Dưới doanh chủ lực chia làm bốn liên. liên đại đội trưởng thứ nhất là Lưu Diễm.

Phó đại đội trưởng là Triệu Tinh.

Liên trưởng thứ hai là Khổng Thiên Dự, phó đại đội trưởng là Lang tử.

Liên trưởng thứ ba là Trần Thạch Đầu, phó đại đội trưởng là Tiếu Minh.

Liên trưởng bọc thép là Ngô Quang, phó đại đội trưởng là Lang tử.- Doanh trưởng thứ ba là Tam Liên.

Liên trưởng là...- Doanh trưởng phòng giữ doanh là Lưỡng Liền.

Liên trưởng là......Sau khi cả căn cứ rơi vào trong tay của Nhạc Trọng thì con dân dưới trướng của Nhạc Trọng đã đột phá một vạn người.

Sau tận thế thì nam nhân thân thể tương đối cường tráng, tỉ lệ sống sót cũng tương đối cao.

Một vạn người có năm ngàn nam nhân, còn lại là nữ nhân và hài tử.

Nếu như Nhạc Trọng cực kì hiếu chiến, có thể tổ hợp thành bốn ngàn quân.

Nhưng mà bởi như vậy thì các phương diện đều tăng nhiều.

Bởi vậy Nhạc Trọng cũng thành lập bốn doanh một ngàn người.Doanh chủ lực lệ thuộc trực tiếp vào Nhạc Trọng, có hơn bốn trăm người, tập trung nhiều chiến sĩ cường hóa nhất.

Hơn nữa chức nghiệp quân nhân chiếm đa số, sức chiến đấu cũng là mạnh nhất.Trì Dương nắm chủ lực doanh thứ hai chủ yếu là người cường hóa của huyện Thanh d.ownl.oad -ebo ok m-ớ i ,nh ất t.ạ i .kkt r uy.en. c om.

Nguyên, những người sống sót chiến đấu với tang thi cường hóa tạo thành, sức chiến đấu không bằng doanh của Nhạc Trọng nhưng mà toàn bộ đều là người cường hóa, hơn nữa không ít ngươi có dũng khí chiến đấu với tang thi, chỉ cần huấn luyện nghiêm khắc thì sức chiến đấu không kém.Đại cẩu tử năm giữ doanh chỉ có hai người cường hóa lâu, còn lại đại bộ phận đều là người sống sót mới chiêu mộ, cận chiến gần chỉ sợ còn kém hơn cả cặn bã doanh.Kỷ Thanh Vũ quản hạt một doanh cường hóa thủ hạ dưới trướng của Nhạc Trọng lúc trước, Trình Du, Vệ Phi, Cố Chi Hành là những người cường hóa vượt qua cấp mười lăm thực lực bất phàm.

Những người cường hóa này năng lực rất mạnh, tập trung sử dụng sẽ là thanh đao nhọn.

Ám sát, bạo phá, săn giết tang thi đẳng cấp cao, biến dị thú, mỗi người đều có thể lấy một địch mười.

Nhưng mà người mạnh trong đó thì quá ít, trước mắt doanh của Kỷ Thanh Vũ có thể chiến đấu chỉ có hai ba mươi người.

Chương 207: Chỉnh biên bộ đội. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau khi chỉnh biên quân sự xong, Kỷ Thanh Vũ cũng đem đặc chủng cùng Vệ Phi là sắt thủ đỉnh cấp huấn luyện nghiêm mật.

Người của đặc chủng doanh của nàng đều là người cường hóa đẳng cấp cao, săn giết qua trăm đầu tang thi.

Nhưng mà đại bộ phận đều là xuất thân dân dã như Nhạc Trọng, những tang thi bình thường sẽ bị bọn họ săn giết dễ dàng.

Nhưng mà muốn đối phó nhân loại giảo hoạt thì không có huấn luyện quân sự hằng ngày và kỹ năng chiến đấu sẽ không làm gì được.Mà các loại kỹ năng điều tra này nếu không có trải qua huấn luyện nghiêm khắc, không có tiền bối chỉ điểm, rất khó thành một lính trinh sát ưu tú.Người cường hóa khác với nhân loại bình thường, bọn họ trải qua cường hóa thì tố chất thân thể cũng tăng mạnh.

Bởi như vậy bọn họ chỉ có thể trải qua huấn luyện nghiêm khắc, sức chiến đấu có thể so với lính đặc chủng trước tận thế.Bên ngoài đặc chủng doanh, Nhạc Trọng bắt đầu huấn luyện tất cả quân chính quy, hai doanh chủ lực huấn luyện vô cùng nghiêm ngặt, được Từ Chính Cương và những quân nhân chuyên nghiệp bắt đầu huấn luyện.Nhạc Trọng còn đặc biệt mở trường quân đội, tự nhận hiệu n-guồ.n :- kk-truyen..c,om trưởng.

Từ trong quan quân của chính phủ đem vài tên trung đội trưởng đưa tới làm giảng sư, tiến hành giảng giải những kỹ năng chiến đấu quân sự cho bộ đội của Nhạc Trọng.

Tang thi tấn công huyện Thượng Lâm và huyện Thanh Nguyên, tang thi ở gần huyện Thượng Lâm hiện tại không còn.

Nhạc Trọng lập tức phái người tiến vào huyện Thượng Lâm tìm kiếm được đại lượng vật tư.

Nhạc Trọng khống chế vật tư cũng càng phong phú nhiều mặt.

Trong chiến đấu tiêu hao thật lớn nhiên liệu được các cây xăng ở huyện Thượng Lâm cùng huyện Thượng Lâm đền bù tổn thất, ngược lại còn nhiều hơn.Huyện Thượng Lâm là một thị trấn nổi danh lấy xe điện làm kinh tế.

Trong huyện thành có đại lượng linh kiện chế tạo xe chạy bằng điện, xe gắn máy.

Đồng thời còn có nhiều xe chạy bằng điện, xe gắn máy bán thành phẩm.

Những xe chạy bằng điện, xe gắn máy đều được trở về, biên chế cho hai doanh chủ lực.Dưới tình huống những chiến xa bộ binh không có sung túc, những xe gắn máy, xe chạy bằng điện tăng cường năng lực di động của bộ đội Nhạc Trọng.Vấn đề tiêu hao nhiên liệu được giải quyết, vấn đề là kho đạn dược của Nhạc Trọng hiện tại không đủ chèo chống chiến đấu quy mô lớn.Mặc dù Nhạc Trọng tiết kiệm thế nào, trải qua thu phục kho lương thực, thủ hộ huyện Thanh Nguyên, thu phục Đại Nham Trấn thì kho đạn dược của hắn còn lại cũng không có nhiều.

Trước mắt tồn kho đạn dược của Nhạc Trọng hiện giờ không còn đủ một phần ba khi thu phục quân doanh.

Chiến xa bộ binh là đòn sát thủ, mỗi chiếc cũng tiêu hao nhiều đạn dược.Thời điểm đi tới huyện Thượng Lâm sưu tầm vật tư thì Nhạc Trọng lại phát hiện ra nhiều kinh hỉ ngoài ý muốn.

Trên đường đi bọn họ tìm được hai tấm da rắn nước biến dị.

Những tang thi kia chỉ hứng thú với huyết nhục của rắn nước, đối với lân giáp không thể tiêu hóa thì không có hứng.Nhạc Trọng bây giờ sau mười phát đạn thì bắn mười viên trúng hồng tâm, xuất hiện mười vết đạn.

Nhạc Trọng đã đạt được thành tích bách phát bách trúng.Nhạc Trọng nhìn qua bia ngắm, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng.

Sau khi hắn sống trong tận thế, sẽ hắn không có ngày nào dừng luyện tập xạ kích, bây giờ hắn đạt được thành tựu như vậy vô cùng vô mừng.Nhạc Trọng quay đầu nhìn qua tiểu loli Diêu Diêu đang tập bắn súng, lại dùng ngón tay ngoắc ngoắc khiêu khích nàng.Diêu Diêu trợn mắt nhìn Nhạc Trọng, nàng giơ khẩu súng trường dài hơn người của nàng lên, nhắm trúng hồng tâm ngoài trăm mét bắn mười viên.Sau mươi viên thì nhìn qua hồng tâm của Diêu Diêu, xuất hiện bảy vết đạn, vòng chín điểm thì có hai phát đạn, vòng tám điểm có một vết đạn.

Diêu Diêu tiểu loli đạt được chín mươi sáu điểm.Nhạc Trọng nhìn qua bia ngắm của Diêu Diêu, một chút đắc ý trong nội tâm không cánh mà bay.

Hắn đang không ngừng tiến bộ, nhưng mà so với tốc độ tiến bộ của tiểu loli Diêu Diêu biến thái thì kém hơn nhiều, đây là chuyện làm cho hắn bực bội.

Phải biết rằng lần đầu tiên tập bắn thì Diêu Diêu không bắn trúng viên nào a.Nhìn qua hồng tâm xa xa, nhìn qua biểu lộ đáng yêu của Diêu Diêu.

Lúc này tỉ thí thắng chính là Nhạc Trọng.Nhạc Trọng thấy thiên phú siêu quần của tiểu loli Diêu Diêu liếc, thì mỉm cười nói:- Em thua rồi!

Lúc này em định thua gì cho anh đây?Nhạc Trọng cùng Diêu Diêu tỷ thí đương nhiên là có tặng phẩm đấy.Diêu Diêu chủ yếu là cố gắng có thời gian ra ngoài nhiều hơn.

Mà Nhạc Trọng thì ưa thích nhìn thấy bộ dáng chất vấn của tiểu thiên tài Diêu Diêu.Diêu Diêu do dự một hồi, nàng đem một cây dao găm trong túi của mình đưa cho Nhạc Trọng.- Em thua cái này cho anh!Trong nội tâm của Diêu Diêu thì cây dao găm sắc bén phòng thân này cực kỳ trọng yếu đấy.Thời điểm Diêu Diêu lật qua lật lại trong túi nàng, Nhạc Trọng mắt sắc nhìn thấy một thứ đồ vật mà hắn không nên nhìn thấy.

Sắc mặt của hắn đen lại, một tay bắt lấy tiểu loli Diêu Diêu này, từ trong túi nhỏ của nàng lấy ra một trái lựu đạn khoai lang.- Chờ một chút, đây là vật gì?Diêu Diêu nhìn lựu đạn khoai lang trong tay của Nhạc Trọng thì gương mặt nhỏ nhắn tái lại, vặn vẹo nhỏ thân thể nhỏ nhắn, nàng muốn chạy đi.

Lựu đạn khoai lang này nàng trộm được trong đặc chủng doanh.

Nàng cũng biết loại vật này không thểNhạc Trọng nhìn thấy, vừa nhìn thấy thì xong đời.Nhưng mà bàn tay lớn của Nhạc Trọng giống như kìm sắt, Diêu Diêu giãy dụa thế nào cũng không thoát ra được.- Đây là em trộm ra ngoài à!

Em đúng là tiểu bại hoại!Nhạc Trọng một tay đặt Diêu Diêu lên đùi, một tay vỗ vào mông của Diêu Diêu.- Oa!Diêu Diêu bị Nhạc Trọng đánh vào mông, vành mắt đỏ lên, lớn tiếng khóc lên.- Còn khóc!

Trộm đồ vật là không đúng.

Nếu là ở các quốc gia Ả rập thì trực tiếp bị chặt tay đấy.

Hơn nữa loại vật này quá nguy hiểm, không cẩn thận thì thân thể sẽ nát bấy.

Em có cái gì không dám chơi?Nhạc Trọng trừng mắt quát lớn với Diêu Diêu.

Loại hài tử này không giáo huấn không được, bằng không nàng sẽ lật cả trời đấy.Diêu Diêu cắn chặt răng, vành mắt ửng đỏ nhìn qua Nhạc Trọng, bộ dáng của nàng vô cùng quật cường.- Tính toán!

Lần này bỏ qua cho em.

Lựu đạn này tịch thu!

Trở về hảo hảo đi học!Nhạc Trọng vốn muốn nói với Diêu Diêu lựu đạn nguy hiểm cỡ nào.

Thế nhưng mà nghĩ lại thì không làm như thế.

Bởi vì lựu đạn cũng là vật tư khan hiếm, lúc trước nếu như không có nhiều lựu đạn này, hắn cũng không thể giết được chuột vương.Nhạc Trọng vừa buông tay ra, Diêu Diêu liền từ trên đùi của hắn nhảy xuống, hai mắt của nàng hồng lên nhìn qua Nhạc Trọng, lưu luyến nhìn lựu đạn khoai lang trong tay của Nhạc Trọng, nhanh như chớp bỏ chạy không thấy bóng dáng.Thời điểm Nhạc Trọng giáo huấn Diêu Diêu thì Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng hai người tới trước mặt Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Hạ Nguyệt dáng người ưu nhã xinh đẹp đi tới.- Hạ Nguyệt tiểu thư, xin hỏi cô tìm tôi có chuyện gì?Hạ Nguyệt cùng Cao Ưng tại huyện Thanh Nguyên rơi vào trong tay của Nhạc Trọng, cuộc sống cũng không tốt.

Nhạc Trọng đối xử với bọn họ giống như người sống sót bình thường, làm việc mới có cơm ăn, không làm việc thì ăn cứu tế.

Chương 208: Chỉnh biên bộ đội. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comHạ Nguyệt xuất thân cao quý, nhưng mà trước tận thế nàng chỉ là một sinh viên mà thôi, cũng không có năng lực gì quá mức.

Tại chỗ của Nhạc Trọng thì thạc sĩ, nghiên cứu sinh rất nhiều, còn có nhiều kinh nghiệm công tác phong phú, nàng so với người khác trừ tướng mạo xinh đẹp thì không có gì cả.Hạ Nguyệt không cách nào tìm được công việc thích hợp cho mình, vì vậy nàng lúc này mới đến tìm Nhạc Trọng.Hạ Nguyệt nhin qua Nhạc Trọng cười cười, nói:- Tôi hy vọng thành lập chính phủ mới, nhân viên công tác trong cơ quan đó quân hàm không thua gì thiếu tá.Quân chính chia lìa là đảm bảo thượng vị giả không bị quân đội hoặc là chính phủ tước mất quyền lực.

Nhạc Trọng đang tiến hành chỉnh biến quân sự, đồng dạng phân chia chính phủ cùng quân đội thành hai hệ thống.Nhưng mà do hiện tại là thời khắc chiến tranh, bởi vậy trong chính phủ cũng thực hành phân chia quân hàm.

Dựa theo quân hàm cao thấp mà được chia vật tư tương ứng.

Quân hàm thiếu tá trong chính phủ mới࠴ồn tại hạch tâm.Nhạc Trọng khẽ chau mày, nhìn qua Hạ Nguyệt chậm rãi nói:- Hạ Nguyệt tiểu thư, tôi thập phần cảm tạ cô lúc trước chỉ điểm tôi tìm kiếm quân doanh.

Nhưng mà tôi đã trả thù lao bằng cách thả tự do và đưa cô thuận lợi tới căn cứ thành phố Lũng Hãi.

Giữa chúng ta đã thanh toán xong, cô muốn trở thành người trong chính phủ mới, xin hỏi cô có thể lấy cái gì ra trao đổi?Nhạc Trọng biết rõ Hạ Nguyệt không phải là nữ nhân ngu ngốc, hắn muốn nhìn xem nàng có thể lấy ra cái gì giúp nàng đổi được sinh hoạt tốt hơn trong tương lai.Hạ Nguyệt chỉ vào Cao Ưng bên cạnh và cười nói với Nhạc Trọng:- Cao Ưng hiểu được kỹ thuật phục trang viên đạn, còn từng có kinh nghiệm thực tế phục trang viên đạn.

Tôi nghĩ anh rất cần nhân tài ở phương diện này a?(Phục trang viên đạn có nghĩa là phục chế lại viên đạn, dùng vỏ đạn rỗng nhồi thuốc nổ vào và lấp thêm đầu đạn)Con mắt Nhạc Trọng sáng ngời, lắc lắc đầu nói:- Nhân tài kỹ thuật phục trang viên đạn thì tôi có mấy người.

Chút cống hiến ấy không đủ cho cô làm thiếu tá.Sau khi nắm được quyền hành trong căn cứ, Nhạc Trọng trước tiên sẽ tìm kiếm nhân tài trong căn cứ.

Ở vạn người kia có sáu người hiểu được kỹ thuật phục trang viên đạn.

Đương nhiên chân chính có được kinh nghiệm phục trang thì không có một ai.Dù sao tại Trung Quốc, phục trang viên đạn cũng chỉ có trong thời kỳ chiến tranh kháng Nhật là thời điểm thiếu thốn vật tư mới có thể tồn tại, Trung Quốc về sau có thể chế tạo viên đạn mới đại quy mô, Trung Quốc tự nhiên khinh thường phục trang viên đạn.

Mà dân gian từ một ít người say mê lĩnh vực này ra, cũng không có ai làm ra những vật này.

Có Cao Ưng, Nhạc Trọng phục trang viên đạn sẽ ít đi đường quanh co.

Hắn xác thực là nhân tài mà Nhạc Trọng cần.Trước mắt Nhạc Trọng cũng không có năng lực, kỹ thuật chế tạo viên đạn mới mới là quan trọng, nếu hắn có thể chế tạo viên đạn mới thì cũng khinh thường phục trang viên đạn.Nhạc Trọng cự tuyệt, Hạ Nguyệt mặt không thay đổi, nàng vẫn bảo trì mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Như vậy một kho súng ống đạn dược có thể vũ trang một sư đoàn, anh có hứng thú hay không?Nghe được Hạ Nguyệt nói vậy thì Nhạc Trọng so với nhìn thấy mỹ nhân tuyệt thế còn hưng phấn hơn, hắn hiện tại thiếu nhất chính là vũ khí!

Hiện đại hoá vũ khí.

Chỉ cần có vũ khí sung túc thì sức chiến đấu của bộ đội sẽ tăng lên gấp bội.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hạ Nguyệt chậm rãi nói:- Thành giao!

Chỉ cần cô có thể giúp tôi lấy được kho đạn dược x em o n lin e t ại -kktru,y,en.-com. này.

Tôi sẽ an bài cô làm nhân viên cấp thiếu tá trong chính phủ mới.Cung cấp quân hàm cấp thiếu tá đổi được một kho đạn dược cỡ lớn, mua bán như vậy quá hời.Hạ Nguyệt nhìn qua Nhạc Trọng, cười thập phần sáng lạn.

Chỉ cần Nhạc Trọng đạt được kho đạn dược kia, nàng cũng có thể trải qua sinh hoạt thập phần nhãn nhã.

Nàng mặc dù biết vị trí của kho súng ống kia, thế nhưng mà bản thân nàng lại không có năng lực lấy kho súng ống đó tới tay.

Đem kho súng ống giao cho Nhạc Trọng chính là lựa chọn tốt nhất.Cao Ưng gia nhập đội nghiên cứu phục trang viên đạn, rất nhanh hắn truyền kinh nghiệm phục trang viên đạn lại cho ba trăm học đồ mà an bài.

Trong ba trăm người này thì nam nữ tất cả chiếm một nửa.

Mỗi một người đều vô cùng quý trọng công tác này, có công tác này thì bọn họ không lo đói bụng.Nhưng mà chuyên này không đơn giản như Nhạc Trọng tưởng tượng, Cao Ưng dạy cho đám học đồ cách phục trang viên đạn.

Phục trang viên đạn cần thiết chính là thuốc nổ, đầu đạn, thế lực của Nhạc Trọng không thể sản xuất đại quy mô.Bởi vì không có nhân tài chế tạo đạn, Cao Ưng cũng chỉ có thể đi tới nhà máy sắt thép đặt chế ra đầu đạn mà thôi.

Còn thuốc nổ các loại cũng cần Cao Ưng dẫn người đi làm.

Trong thời gian ngắn muốn phục trang viên đạn đại quy mô là không thực tế.Sau khi an bài Cao Ưng đi phụ trách phục trang viên đạn thì Nhạc Trọng liền bắt đầu bắt tay vào chuẩn bị thu phục kho đạn dược cỡ lớn.Hạ Nguyệt nói kho đạn dược cỡ lớn này giấu trong một tòa núi sâu ở giao giới thành phố Lũng Hãi cùng thành phố SY.

Mà kho súng ông đạn dược cỡ lớn này cách huyện Thanh Nguyên ước chừng ba trăm dặm.

Nếu như trước tận thế thì phải đi xe một ngày, thế nhưng mà sau tận thế giao thông bế tắc, khả năng gặp phải các loại chuyện ngoài ý muốn, Nhạc Trọng không thể không cẩn thận làm việc, chuẩn bị chu toàn.Không lâu hai chiếc chiến xa bộ binh, một xe máy hai thân trang bị súng máy, năm chiếc jeep Dongfeng, hai mươi chiếc Hammer, mười lăm chiếc Đông Phong kilocalo, bốn chiếc xe dầu cỡ lớn, mười chiếc xe bus hoán cải rời khỏi căn cứ thành phố Lũng Hãi, dựa theo chỉ điểm của Hạ Nguyệt thì chạy tới hướng kho đạn dược.- Nhạc đội!

Phía trước bị xe chặn đường!

Còn có nhiều tang thi đang bồi hồi.

Xử lý như thế nào, thỉnh chỉ thị!Trên đường cao tốc, Nhạc Trọng dừng đoàn xe khổng lồ lại, hai trăm mét trước đoàn xe khắp nơi đều là xe hỗn loạn vút đi, đại lượng tang thi đang bồi hồi ở đó.Sở dĩ những tang thi này xuất hiện ở chỗ này, đó là bởi vì chúng đều bị kẹt xe ngăn cản lại.

Thế giới biến dị và đại lượng người lái xe ra khỏi thành thị.

Nhưng mà xe lấp kín làm bọn họ không đi được.Nhạc Trọng từ trong một chiếc xe jeep Dongfeng đi xuống, nhìn qua làn xe trước mặt bị ngăn cản lại, khẽ chau mày.

Làn xe bế tắc lãng phí rất nhiều thời gian của hắn.

Nếu như không có xe bế tắc, ba trăm dặm chạy hết tốc độ một ngày là tới.Bị âm thanh xe cộ hấp dẫn, những tang thi đang bồi hồi kia từ từ đi qua phía bên này.

Chương 209: Giao dịch với Hạ NguyệtChỉnh sửa : kktruyen.comNhững tang thi này có mấy trăm đầu, trong đó còn có mười đầu L1 cùng sáu đầu S1.- Lưu Diễm, anh mang đội thứ nhất đi giải quyết!

Tốt nhất không nên dùng súng.Nhạc Trọng nhìn qua mấy trăm tang thi này, nhìn qua Lưu Diễm ra lệnh.- Vâng!

Nhạc đội!Lưu Diễm rút Phảng Chế Đường Đao bên hông ra, nhìn qua chiến sĩ đội một:- Các huynh đỬ theo tôi!- Giết!Chiến sĩ đội một cũng rút Phảng Chế Đường Đao ra và hét lớn một tiếng, vô cùng hung hãn xông qua phía mấy trăm con tang thi kia.Đội thứ nhất chính là đội cận chiến thứ nhất, thứ hai, thứ ba, thứ của Nhạc Trọng ngày xưa hợp nhất chỉnh biên mà thành, cận chiến cực kỳ hung hãn.

Rất nhanh bọn họ được Lưu Diễm dẫn dắt như hổ lạt vào bầy dê, bọn họ không ngừng huy động Phảng Chế Đường Đao chém giết mấy trăm đầu tang thi như cắt cỏ, bản thân không một thương vong.Đối phó tang thi bình thường, tinh nhuệ đội thứ nhất này không cần sử dụng kỹ năng.- Khổng Thiên Dự, thanh lý mặt đường!Nhạc Trọng ra lệnh.- Vâng!

Nhạc đội!Khổng Thiên Dự tiếp đi lên, nhìn qua đội hai hét lên.- Các huynh đệ, đi theo tôi!Nói xong, Khổng Thiên Dự dẫn người bắt đầu cẩn thận thanh lý mặt đường.

Trong xe cũng có không ít tang thi.

Gặp phải những tang thi này bọn họ sẽ sử dụng Phảng Chế Đường Đao chém giết tanh thi trong xe.

Giải quyết tang thi thì những người này tụ tập với nhau, đem những cổ xe kia kéo qua một bên.

Vài tên chiến sĩ rút dầu trong xe ra, chứa vào bình đựng chuyên môn.Vứt đi những xe bị rút sạch xăng, đây là chương trình nhất định phải làm trong lúc lấy vật tư.

Dầu trong tận thế này không phải là tài nguyên tái sinh, thế lực của Nhạc Trọng thập phần tiết kiệm.

Trừ chính phủ và xe quân đội ra, những người còn lại vẫn không có xe sử dụng.Trước mắt trong huyện Thanh Nguyên được hoan nghênh nhất là xe đạp.

Rất nhiều tại bình dân đi làm đều dùng xe đạp.

Xe đạp cũng trở thành phương tiện được hoan nghênh nhất trong thế lực của Nhạc Trọng.

Không ít người vì có xe đạp mà vẻ vang.Trên thực tế nếu như gần huyện Thanh Nguyên, Đại Nham Trấn, Thạch Mã Trấn có thể phân rã xe cộ ra, thu lấy động cơ cùng với các loại linh kiện và sắt thép còn lại sẽ đưa vào lò nấu lại, lốp xe cũng được tháo xuống làm đồ dự bị, nhưng mà trên đường đi xa Nhạc Trọng cũng chỉ thu lấy nhiên liệu quý giá, những bộ phận khác tạm thời không quan tâm tới.Từng chiếc cỗ xe bị đẩy đi, tháo dầu ra.Đúng lúc này một tang thi vô cùn cao to, chân to tay thô, bên ngoài cơ thể bao trùm tầng lân giáp đen ngấm, hai mắt linh động giống như người khống lổ đi thẳng tới đoàn xe.

Trên tay phải của nó là nủa con trâu nước, trong miệng dính đầy máu tươi.- Cảm nhiễm giả L3 tiến hóa lần ba loại hình sức mạnh.

Có được sức lực lớn và phòng ngự mạnh mẽ.

Có được kỹ năng lây virus, có thể đem sinh mạng thể lây làm cảm nhiễm giả.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy L3 thì trong đầu hiện ra một chuỗi tin tức.Đầu L3 kia cũng nhìn thấy đoàn người Nhạc Trọng, nó tiện tay ném thi thể trâu nước qua một bên, lúc này như xe tăng đi tới chỗ Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn thấy con L3 kia, hư không điểm một ngón tay, một ma pháp hỏa diễm lăng không hiện ra, một đoàn hỏa cầu nhanh chóng bay thẳng tới L3.Oanh một tiếng vang thật lớn, L3 trực tiếp bị hỏa cầu bắn trúng mặt, nó chỉ dừng lại một chút, tiếp tục đi nhanh về phía Nhạc Trọng.

Gương mặt của nó bị hỏa cầu bắn trúng không có bị thương gì cả.Thân hình của L3 cao ba mét, mỗi một bước bước ra đều gấp hai lần người bình thường, tốc độ hành động của nó còn nhanh hơn cả S1 ba phần.- Toàn bộ đội viên chờ lệnh!Nhạc Trọng nhìn thấy con L3 vậy mà bỏ qua công kích hỏa cầu, trong nội tâm hít một hơi lãnh khí.

Hạ đạt mệnh lệnh sau đó phóng thẳng về phía con L3 kia.Nhạc Trọng nhìn thấy L3 đang tiếp cận mình, hắn dùng khẩu súng trường bắn lên lân giáp của con L3 kia, nhao nhao bị lân giáp của L3 lân ngăn cản bên ngoài, không có cách nào tạo thành tổn thương cả.Đối với súng trường không cách nào tạo thành tổn thương với L3 thì Nhạc Trọng cũng sớm có chuẩn bị tâm lý.

Hắn nhanh chóng tiếp cận L3 và dùng ám ma đao chém lên người của L3.

Thân thể L3 quá mức to lớn, Nhạc Trọng muốn chém đầu nó là chuyện vô cùng khó khăn.Nhạc Trọng cầm đao chém lên người của L3 và âm thanh kim loại va chạm vang lên liên tục.

Ám ma đao sắc bén tới mức trảm kim đoạn ngọc cộng thêm Nhạc Trọng có sức lực gấp bốn lần người thường chém lên lân giáp của L3 nhưng chưa đâm xâu vào một centimet.Miệng vết thương một centimet này đối với L3 thân cao ba mét năm mà nói, căn bản tính toán không cái gì.

Nó phất tay đánh ra một quyền về phía Nhạc Trọng không khác gì âm thanh của đạn pháo đang bay tới.- Quá cứng rắn rồi!

Đáng chết!Nhạc Trọng chửi nhỏ một câu, hắn bước lên phía trước một bước, cực kỳ phiêu dật né qua công kích của L3.Nắm đấm của L3 thế đi không giảm đấm lên người của Nhạc Trọng, lực lượng bộc phát vô cùng khổng lồ, ngạnh sanh đánh một hối to trên đường xi măng, mặt đất chung quanh cũng bị chấn động.Thấy một màn như vậy thì trong nội tâm Nhạc Trọng sinh ra hàn ý.

Nếu một quyền mạnh mẽ này đánh lên người của Nhạc Trọng, mặc dù dùng mức độ cường hóa của hắn thì chỉ cần trúng một quyền của L3 cũng chết chắc.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, bằng vào nhanh nhẹn gấp bảy lần bình thường vòng ra sau lưng L3, giơ gai độc lên bắn hai phát vào đầu của L3.Hai phát gai độc bắn lên ót của L3, băn ra hai hố nhỏ chừng 2 cm.- Khá tốt!

Đạn gai độc vẫn tổn thương nó được!Thấy một màn như vậy, Nhạc Trọng có chút buông lỏng một hơi.

Nếu như viên đạn gai độc không cách nào tổn thương L3, con L3 kia quá khủng khiếp, quá khó giải quyết.Bị Nhạc Trọng bắn hai phát vào cái ót, con L3 cũng tức giận, nó quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng đánh ra một quyền.Tốc độ của Nhạc Trọng còn hơn xa L3, chung quanh không có thi đàn ngăn cản đường đi, thân thể của hắn chớp liên tục, dễ dàng né tránh được công kích của L3.Nhạc Trọng lấy ra một quả lựu đạn khoai lang, trực tiếp ném qua phía con L3 kia.Đại bộ phận tang thi không có khái niệm né tránh, quả lựu đạn khoai lang kia thuận lợi ném trúng người L3, oanh một tiếng vang thật lớn, quả lựu đạn đã nổ tung.Sau khi bụi mù tán đi thì Nhạc Trọng tập trung nhìn vào, nhìn thấy một màn làm hắn kinh hãi.

Quả lựu đạn khoai lang kia chỉ nổ ra một cái động lớn trên lân giáp bên ngoài của L3 mà thôi, hoàn toàn không có tổn thương tới xương cốt, ngay cả gãy xương cũng không có.Trong mắt con L3 hiện ra hung mang cực lớn, nó đuổi theo sau lưng Nhạc Trọng, vung quyền đánh về phía Nhạc Trọng.Thân thể Nhạc Trọng khẽ cong, né qua công kích của L3, thuận thế xuất hiện gần người của L3. toàn lực một đao chém vào người của L3.Ám ma đao sắc bén chém lên người của L3 lưu lại vết ngấn nhàn nhạt, có vài đạo tỏa tinh lóe lên, lực phản chấn cực lớn từ chui đao của Nhạc Trọng truyền ra ngoài, chấn đắc tay phải của hắn đau nhức lên.

Hắn chém lên người của L3 chỉ lưu lại một vết đao thật nhỏ Muốn chặt đứt xương của L3 thì hắn phải chém lên cùng một chỗ vài chục đao mới được.

Chương 210: L3. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comL3 phất tay đánh ra một quyền về phía Nhạc Trọng, bức hắn không thể không lui ra phía sau.Nhạc Trọng lại xoay ra sau lưng của L3, phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, sau khi mặc cốt giáp vào và tay phải cầm gai độc bắn mấy phát vào ót của L3.

Hắn bắn liên tiếp vào ót của L3.Bốn viên đạn gai độc cùng bay tới đả thương cùng một vị trí trên ót của L3.Sau bốn phát đạn thì đầu L3 không có tử vong, ngược lại nó vô cùng tức giận đánh ra một quyền vào người của Nhạc Trọng.- Quá cứng đầu lâu!Nhạc Trọng hoảng hốt, gai xương kéo dài, né qua một kích hung ác của L3, nếu như hắn bị L3 đánh trúng thì xương cốt toàn thân sẽ nát bấy.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, chợt thu hồi gai độc, ám ma đao của hắn chớp động, đánh tới trước người của L3, cầm đao không ngừng chém lên xương cốt đen nhánh của L3, muốn chặt đứt chân của nó.L3 giận dữ, nó vung quyền đánh về phía Nhạc Trọng, bức Nhạc Trọng không ngừng lui lại.Con L3 này có được lực phòng ngự và công kích vô cùng cường hoành.

Nhược điểm duy nhất của nó là tốc độ chậm chạp, căn bản làm cho người nhiều lần cường hóa thân thể như Nhạc Trọng cũng đau đầu.- Đáng chết!Nhạc Trọng chém liên tục vài chục lần lên chân của L3, hắn lui ra phía sau vài bước, lật tay một cái và có ống phóng rốc-két lăng không hiện ra.Nhạc Trọng bóp cò, một phát hỏa tiễn oanh kích vào đầu của L3.Oanh một tiếng vang thật lớn.Con L3 kia bị uy lực hỏa tiễn khủng bố làm lui lại, bản thân của nó bị nổ mất cân đối ngã trên mặt đất.Thấy một màn như vậy, Nhạc Trọng cũng có chút buông lỏng một hơi, nếu ngay cả ống phóng rốc-két đều không làm gì được L3 thì chuyện này quá phiền toái.Nhạc Trọng lập tức phát động ma viêm, một đoàn hỏa diễm hiện ra trong tay của hắn.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, phóng thẳng về phía của con L3.Con L3 kia té xuống đất, tay của nó giống như đập ruồi đập về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhảy lên, né qua công kích hung ác của L3, nhảy lên lưng của nó.

Tay phải của hắn mang theo hỏa diễm cuồng bạo đánh lên đầu của L3.Hỏa diễm cuồng bạo bao phủ lấy đầu lâu của L3, ngọn lửa kia nóng rực làm óc của nó sôi trào.

Chỉ cần tiếp tục đốt cháy thì cho dù xương sọ của L3 cứng hơn nữa thì óc cũng bị Nhạc Trọng nấu chín.Tang thi chính là dựa vào não bộ chỉ huy chúng hành động, tổ chức não bị đun sôi thì chỉ có con đường chết.L3 đã tiến hóa ra thị giá và cảm giác đau đớn, đối với nguy hiểm cũng có một tia dự cảm, nó huy động bàn tay lớn đậm về phía Nhạc Trọng trên người, muốn đuổi con ruồi chán ghét này đi.Trong nháy mắt Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, tốc độ tăng vọt đến mức tận cùng, hắn ne tránh công kích của L3 và không gián đạn dùng ma diễm điên cuồng công kích đầu lâu của L3.Hỏa diễm đỏ thẫm kia bao phủ đầu lâu của L3 thêm mười lăm giây, rốt cuộc hai tay của L3 cũng rơi xuông đât, một đoàn linh quang lớn chiu vào ngươi của Nhạc Trọng.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 36, đạt được hai điểm cường hóa!- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 37, đạt được hai điểm cường hóa!- Cường hóa hai điểm thể lực, hai điểm tinh thần!Tiêu diệt con L3 xong thì Nhạc Trọng lúc này mới buông lỏng một hơi, suy nghĩ một hồi, hắn lựa chọn cường hóa thể lực và tinh thần.Trong chiến đấu với L3 này, Nhạc Trọng liên tiếp vận dụng ba kỹ năng, thể lực, tinh thần tiêu hao không nhỏ.

Vi sau này có thể đánh lâu dài và vận dụng kỹ năng tinh thần, hắn lựa chọn cường hóa thể lực cùng tinh thần.- Nhạc Trọng thật sự quá đáng sợ, thậm chí ngay cả quái vật như vậy cũng có thể giết được.Hạ Nguyệt nhìn thấy con quái vật khổng lồ L3 bị Nhạc Trọng tiêu diệt, trong nội tâm tràn ngập khiếp sợ.

Nàng trước kia đã chứng kiến Nhạc Trọng cường hoành, nhưng mà bây giờ là cảnh làm nàng hoảng sợ nhất.

Con L3 kia đao thương bất nhập, lựu đạn cũng không nổ chết nó, bây giờ lại bị Nhạc Trọng giết chết, tự nhiên làm cho nàng kinh hãi không thôi.Sau khi con L3 tử vong thì bên người của nó tuôn ra sách kỹ năng, một hộp báu màu xanh, hai trăm sinh tồn tệ.- Kỹ năng cấp bốn: tái sinh!

Đây là kỹ năng bị động, muốn học được kỹ năng này thì sức sống phải ngoài 100 điểm, chức nghiệp là chức nghiệp chủ chiến mới có thể học tập được.

Sau khi học tập kỹ năng này thì cho dù tứ chi đứt gãy, xương cốt nát bấy, nếu chỉ cần không tử vong đều có thể chậm rãi khôi phục.

Tứ chi đứt rời cũng có thể tái sinh, tốc độ tứ chi tái sinh được quyết định bởi sức sống thân thể cùng năng lượng hấp thu trong quá trình khôi phục.- Bảo vật cấp ba: đai lưng lực lượng!

Sau khi trang bị, lực lượng +6."

- Đây là kỹ năng quá tốt!Nhạc Trọng nhìn qua bản kỹ năng cấp bốn tái sinh, trong mắt hiện lên một vòng dị quang.

Nếu là kỹ năng bị động thì hắn nhất định phải học tập, học xong kỹ năng này, cho dù cánh tay có bị cụt cũng mọc ra được.Nhìn thấy yêu cầu khi học tập kỹ năng này, con mắt của Nhạc Trọng con nhảy dựng lên.

Trạng thái không có trang bị phải đạt tới hơn 100 điểm sức sống.

Trước mắt Nhạc Trọng có trang bị mà chỉ đạt tới 61 điểm, muốn đạt tới 100 điểm, chỉ dựa vào thăng cấp cường hóa cần phải đem điểm cường hóa của hai mươi cấp tăng vào, đây quả nhiên là không thực tế.Nhạc Trọng kiểm kê chiến lợi phẩm của mình, một con L2 từ xa phóng tới, hung hăng đánh một quyền về phía Nhạc Trọng.Thân hình Nhạc Trọng lóe lên, chợt lau ra sau lưng của L2, một đao trảm lên đầu lâu của L2, lập tức chém bay đầu lâu của L2.

Ám ma đao cực kỳ sắc bén, trong tay Nhạc Trọng thì đủ một đao chém đầu của L2, nhưng mà chém giết L3 thì nó chưa đủ sắc bén.- Tiếp tục quét xem tại kktruyen.com sạch mặt đường!Nhạc Trọng không có nhìn qua con L2 kia, ra lệnh.Dưới sự cố gắng của Khổng Thiên Dự thì những chiếc xe chặn đường đã dón ạch, là bộ đội chu lực thanh lý mặt đường chung quanh.Hơn nữa trong quá trình thành lây, lại có thêm hai chiếc Hammer òoàn hảo không tổn hao gì gia nhập vào đội xe của Nhạc Trọng, lần nữa gia tăng đoàn xe.Đoàn xe lại tiến lên một ngày, dựa theo chỉ dẫn của Hạ Nguyệt đi tới một rìa đường.- Kho súng ống đạn dược nằm ở chỗ này!

Chỉ cần dọc theo con đường nhỏ đi thẳng là có thể trông thấy kho súng ống đạn được.Hạ Nguyệt chỉ vào con đường nhỏ bình thường dẫn sâu vào trong rừng rậm, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.Nhạc Trọng nhìn vào trong rừng núi sâu thẩm này, khẽ chau mày, trong những rừng rậm tối tăm này thì dị thú cường đại có rất nhiều, hơi không cẩn thận thì hắn và tinh nhuệ có thể táng thân trong rừng rậm.- Tôi đi lên trước điều tra, các người ở lại đây canh chừng!Nhạc Trọng hạ đạt mệnh lệnh.

Chương 211: L3. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cùng một người cường hóa lái chiếc xe Hammer chạy vào rừng, dọc theo con đường nhỏ này chạy tới kho đạn dược.- Lương Hổ!

Lui về phía sau! !

Nhanh lui về phía sau!Đột nhiên lúc này trong nội tâm của Nhạc Trọng sinh ra cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hắn chợt lớn tiếng rống lên với người lái xe.Lương Hổ lập tức khởi động chiếc Hammer điên cuồng lui ra phía sau.Từ một bên của rừng rậm có một con cự lang màu xám hình thể to như sư tử lao ra, đáp xuống mặt đất.

Nếu như Từ Chính Cương vẫn xông về phía tước, chỉ sợ sẽ bị con sói này nhào tới.Nhạc Trọng phát động cảm giác chi nhãn, hắn nhìn qua cự lang và tin tức truyền tới.- Sói xám biến dị cấp 35.

Chúng có được làn da cứng cỏi và nanh vuốt sắc bén, nanh vuốt thậm chí có thể dễ dàng xé rách lá thép.

Hơn nữa là biến dị thú quần cư, cực kỳ khó chơi.Nhạc Trọng đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy những con sói xám biến dị kia có tới trăm con, tưởng tượng trước tận thế những con sói hoang nguy hiểm và khó chơi thế nào thì da đầu của hắn run lên.Một trăm con sói xám biến dị nhanh chóng xông thẳng về hai người Nhạc Trọng.- Mau lui lại!Nhạc Trọng nhanh chóng móc súng trường ra bắn thẳng vào đám sói xám.Ba viên đạn lần lượt bắn vào mi tâm của sói xám, cũng chỉ khảm vào mi tâm của nó chứ không đâm vào thịt.

Hiển nhiên là da của con sói xám này kém hơn con rắn nước, nhưng mà cũng không kém bao nhiêu.Nhưng chỉ là tương đói mà thôi, tốc độ của sói xám biến dị còn nhanh hơn rắn nước thật nhiều, tốc độ toàn lực của nó còn nhanh hơn cả chiếc Hammer, khoảng cách từ từ rút ngắn lại.- Anh chạy đi gọi viện binh!

Cho người tới đây tiếp viện, tôi đi ngăn cản chúng.Nhạc Trọng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, thoáng cái nhảo xuống xe.Nếu như không có người ngăn cản đám sói xám biến dị này, chiếc xe Hammer và Lương Hổ đều phải chết.Nhận được lênh của Nhạc Trọng thì Lương Hổ biết nếu mình có gấp cũng không giúp đượcc ái gì, vì vậy phát động Hammer lao ra ngoài.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, một tay điểm lên hư không, một quả hỏa cầu lập tức bay thẳng tới đầu lâu của con sói xám, uy lực khủng bố bọc phát ra, đem đầu của con sói biến dị bắn nát.Một kích tiêu diệt một con sói biến dị, gai xương tay phải của Nhạc Trọng hiện ra, chèo chống hắn bay lên cao cao.

Nanh vuốt của đám sói xám này có thể xé rách sắt thép, Nhạc Trọng cũng không dám xông vào đàn sói cả trăm con này.Con sói xám biến dị bị Nhạc Trọng dùng hỏa cầu tiêu diệt, bảy tám đầu sói xám biến dị tiến lên, cực kỳ hung hãn xé nát và ăn thân thể của nó.

Đám sói xám còn lại cũng nhảy lên, cả đám không ngừng cong kích Nhạc Trọng.Nhạc Trọng một đao chém giết một con sói xám biến dị, gai xương từ tay phải đâm xuống đất, chèo chống hắn nhảy lên đại thụ.Vừa lên cây Nhạc Trọng đã móc gai độc ra, bắn ra hai phát.Dưới xạ kích tinh chuẩn của Nhạc Trọng thì có hai con sói xám biến dị chết đi.

Thi thể của chúng bị đồng bạn thôn phệ sạch không còn.Súng bắn tỉa lại hiện ra trong tay của hắn, đây là lúc hắn thu phục quân doanh tìm được súng bắn tỉa.súng bắn tỉa nhắm vào đầu của một con sói và nã đạn.Phanh một tiếng súng vang, đầu của con sói kia có máu chảy ra ngoài, vô lực té trên mặt đất, sau đó đị đồng bạn xé thành phấn vụn.- Khá tốt Sói không biết leo cây, nếu không thì phiền toái!Nhạc Trọng ngồi trên tàng cây, thập phần an nhàn dùng súng bắn tỉa S127mm thanh lý đàn sói biến dị.

Tiếc nuối duy nhất là dùng vũ khí không phải hệ thống thần ma thì không có linh quang và trang bị.Nhưng mà đã trễ, giông như linh cảm được cái gì đó bất thường, tất cả đám sói xám biến dị nhao nhao nhảy lên cây, dùng móng vuốt sắc bén của mình đâm vào thân cây, sau đó từ từ bò lên..Sói ở trước tận thế là chủng tộc không biêt leo cây, sau tận thế thì tố chất thân thể được tăng cường, nhưng muốn đột nhiên leo cây thì quá không sự thật.Những con sói biến dị này leo lên cây thập phần chậm chạp, Nhạc Trọng quan sát một hồi thì thu hồi súng bắn tỉa, cầm ám ma đao trong tay chém chết một con sói xám biến dị bò tới gần.Mặc dù có đàn sói từ bốn phương tám hướng bò tới chỗ của Nhạc Trọng, hắn lại không sợ chút nào, hắn giống như được bầy sói đưa tới cửa cho hắn giết.Nhạc Trọng liên tiếp chém giết năm đầu sói xám biến dị, đám sói xám biến dị này nhao nhảo nhảy xuống.

Chúng cũng không phải tang thi ngu xuẩn không có trí tuệ.

Một khi tiến công bất lợi thì chúng sẽ dùng phương pháp khác.Những con sói bị Nhạc đổi súng bắn tỉa lần nữa thì vô cùng bất an.Chúng ở dưới đất nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, hung quang trong mắt một con sói xám hiện ra, hung hăng cắn vào đại thụ mà Nhạc Trọng đang ngồi.

Sau khi biến dị thì nanh vuốt của chúng còn cứng hơn cả sắt thép, nó cắn một cái thì cả đại thụ đều đong đưa.Hung quang trong mắt đám sói xám còn lại hiện ra, đồng dạng nổi điên cắn vào thân cây.Mảnh gỗ vụn vẩy ra, một đám sói xám cắn tới, Nhạc Trọng dùng súng bắn vào đầu hai con sói, cây đại thụ bị sói xám xem tại kktruyen.com cắn ngã xuống đất.Trước khi đại thụ ngã xuống tay phải của Nhạc Trọng duỗi gai xương ra, đâm vào thân một cây đại thụ khác, sau đó co rút lại đưa hắn lên cây đại thụ kia, làm cho cố gắng của bầy sói biến thành bọt nước.Nhìn thấy Nhạc Trọng khó chơi như thế, đám sói biến dị bồi hồi thật lâu thì tán ra bên ngoài.

Nếu là tang thi thì chúng chỉ ngơ ngác chờ đợi bên dưới, sau đó tất cả bị Nhạc Trọng bắn chết.

Nhưng mà đám sói biến dị lại chạy đi, bỏ qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua đám xói rời đi, sắc mặt hơi đổi, lập tức từ trên cây nhảy xuống, giơ gai độc lên, lại bắn hai phát vào đàn sói chạy đi, bắn nát đầu của hai con sói.Đã bị Nhạc Trọng khiêu khích, đám sói này giống như con lốc lao thẳng về phía Nhạc Trọng.Dị quang trong mắt Nhạc Trọng dị động, lập tức bổ ra sáu đao, sáu con sói nhào đầu qua phía hắn bị chém thành hai nửa, máu tươi văng khắp nơi.Đám sói tấn công qua Nhạc Trọng tổng cộng bảy con, còn một con né qua công kích của Nhạc Trọng và vọt tới trước người của Nhạc Trọng, hung hăng cắn một cái lên cốt giáp của Nhạc Trọng.Dưới hàm răng cắn nát được sắt thép kia cố giáp của Nhạc Trọng bị cắn thành nhiều đoạn.Nhạc Trọng phất tay chém ra một đạo, chém bay đầu của con sói.Trên cốt giáp của Nhạc Trọng xuất hiện mấy dấu rắng, mấy vết thương này lập tức khôi phục lại.Thấy một màn như vậy, trong nội tâm Nhạc Trọng đại định, ánh đao của hắn chớp động, tất cả con sói biến dị lao tới bị chém một đao.Nếu như có quá nhiều con sói lao tới, Nhạc Trọng chỉ có thể lợi dụng gai xương nhảy lên đại thụ.

Chương 212: Đàn sói biến dịChỉnh sửa : kktruyen.comSau khi Nhạc Trọng chém chết hai mươi ba con sói, những con sói xám biến dị không có bị lừa, trực tiếp chạy thục mạng vào trong rừng rậm, không có quan tâm tới khiêu khích của Nhạc Trọng.- Những con biến dị thú này thật sự là khó chơi!Nhạc Trọng từ trên cây nhảy xuống, nhìn qua ba mươi thi thể của đám sói thì nhíu mày.Những con sói xám biến dị này ở trong tay của Nhạc Trọng tuy không chịu nổi một kích, nhưng mà đối với chủ lực doanh mà hắn vừa thành lập, chỉ có súng máy hạng nặng và pháo trên chiến xa bộ binh mới tiêu diệt được mà thôi.Trừ chuyện đó ra, chiến sĩ bình thường chống lại chúng chỉ nhờ lựu đạn, hỏa tiễn mới có thể giết chúng.

Mà lựu đạn, hỏa tiễn giản đều là tài nguyên khan hiếm, dùng một thì ít một.

Trước mắt Nhạc Trọng tồn kho loại binh khí chiến tranh này không nhiều lắm.

Nhạc Trọng nhìn qua thi thể của đám sói trên mặt đất, trực tiếp dùng ám ma đao chém đầu lâu của sói biến dị, hắn tìm kiếm tinh hạch và huyết tinh bên trong, nhưng mà hắn tìm trong thi thể của con sói không phát hiện tinh hạch, chỉ phát hiện huyết tinh nhỏ như hạt gạo.Trong nội tâm Nhạc Trọng vui vẻ, sau đó đem thi thể của đám sói trên mặt đất thu vào trong trữ vật giới chỉ.Sau khi thu giữ đám thi thể vào trữ vật giới chỉ thì thân hình Nhạc Trọng chớp động, nhanh chóng chạy tới đội cứu viện.Rất nhanh Nhạc Trọng đã nhìn thấy toàn bộ chủ lực doanh chạy tới nơinayf.

Mà hai khẩu zpt90 25 li của chiến xa bộ binh hiện ra, cho dù bây giờ có đàn sói ở đây thì Nhạc Trọng cũng có nắm chắc diệt chúng.Lưu Đàm nhìn qua Nhạc Trọng dính đầy máu sói, lo lắng hỏi:- Nhạc đội, anh không sao chứ?- Không có việc gì!Nhạc Trọng phất phất tay, nhìn qua phía trước và hơi do dự, lại ra lệnh.- Tiếp tục đi tới!Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì đoàn xe khổng lồ tiến tới, kho súng đạn với bọn họ mà nói không khác gì mỹ nhân nằm khỏa thân chờ đợi.- Đỗ xe!Sau khi tiến thêm một đoạn, Nhạc Trọng lần nữa gọi đỗ xe lại,, đồng thời nhanh chóng đi ra khỏi chiếc Hammer.Chỉ thấy ở giữa con đường có một chiếc xe xe jeep Dongfeng của quân đội.Nhạc Trọng tiếp tục nhìn qua phía trước, chỉ thấy hai bên đường khắp nơi đều là vết súng đạn, còn có một vũng hố lớn đang hiện ra trên mặt đất.Phía trước khắp nơi rơi lả tả hài cốt x jeep Dongfeng của quân đội, làm cho Nhạc Trọng cảm thấy sợ hãi là, thậm chí có hai chiếc chiến xa bộ binh bị lật tung trên đường, sau đó không biết sức lực lớn thế nào mà nghiền ép nó thành sắt vụn.Trừ chuyện đó ra Nhạc Trọng cẩn thận quan sát phát hiện cơ hồ mỗi một cỗ quân đều có dấu vết vật gì đó xổ xuyên qua.Đủ loại dấu hiệu cho thấy, kho súng đạn phía trước hiển nhiên không phải là con đường bằng phẳng, mà là nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, chiến xa bộ binh là đại sát khí cũng không bị tiêu diệt dễ dàng.- Lui lại!

Toàn bộ mọi người lui ra ngoài.

Chờ mệnh lệnh!Nhạc Trọng cẩn thận quan sát cảnh vật chung quanh và ra lệnh.Trên con đường này có hai chiếc chiến xa bộ binh bị lật tung, cho dù cho hai chiến xa bộ binh gia nhập chiến đoàn cũng không thể làm được gì.Mà hai chiếc chiến xa bộ binh là bảo bối của Nhạc Trọng đấy, trong cuộc chiến với thi đàn lần cuối ở huyện Thanh Nguyên, nếu không phải có bốn chiến xa bộ binh nghiền áp nhiều tang thi, cho dù Nhạc Trọng có thể dẫn người toàn diệt tang thi cũng không nhẹ nhàng như vậy.

Nhận được lệnh của Nhạc Trọng và nhìn qua hài cốt xe quân đội đầy đất, Lưu Đàm cũng biết tính nghiêm trọng của chuyện này, hắn chợt dẫn người lập tức chuyển hướng.

Đúng lúc này từ trong kho đạn dược có một đầu con lợn rừng đen nhánh x-em o nl ine t.ại, k kt r.u y en.c o m to ba mét, giống như một chiếc xe tăng loại nhỏ, có răng nhanh bén nhọn thật dài, trên người hiện ra một tầng lân giáp màu đen xuất hiện trong mắt mọi người.- Biến dị thú Hắc Lân Hung Trư cấp 43!

Biến dị hung thú có được lực phòng ngự cùng lực công kích cường đại.

Răng nanh của chúng co thể đâm thủng tất cả những thứ ngăn cản đường đi.Những cái...kia Hắc Lân Hung Trư hiển nhiên không phải đi ra cùng Nhạc Trọng bọn hắn chào hỏi, vừa hiện thân tựu hai mắt đỏ thẫm hướng về Nhạc Trọng một chuyến vọt tới.

Nhạc Trọng cưỡi Hammer bọc hậu, hắn xuất ra một tingqjz8 mễ (m) đại đường kính súng máy hạng nặng điên cuồng hướng về đằng sau xông lại cái kia này Hắc Lân Hung Trư điên cuồng quét sắc.Súng máy hạng nặng sau đó xé rách chiếc xe jeep Dongfeng của quân đội, viên đạn oanh kích lên người của Hắc Lân Hung Trư giống như chiếc xe tăng, tia lửa màu đen hiện ra, không cách nào lưu lại một tia dấu vêt trên người của Hắc Lân Hung Trư.- Đáng chết!

Lực phòng ngự quá biến thái.Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này, nhịn không được mắng một câu, đạn súng máy hạng nặng có thể dễ dàng xuyên qua da rắn nước đấy, có thể bắn xuyên thủng xương sọ.

Nhưng mà bắn lên người của Hắc Lân Hung Trư không có hiệu quả, hiển nhiên lực phòng ngự của Hắc Lân Hung Trư cực kỳ biến thái, tối thiểu nhất cũng cùng một đẳng cấp với da chuột vương.Hai khẩu qjz8 của chiên xa bộ binh quay ngược lại, chợt điên cuồng bắn đạn như mưa.Bị hai đại sát khí qjz8 của Nhạc Trọng oanh kích, hai súng máy này nhanh chóng thể hiện hỏa lực của mình, viên đạn dày đặc của chúng bắn lên người của Hắc Lân Hung Trư, cho dù lực phòng ngự của Hắc Lân Hung Trư có mạnh cũng có huyêt hoa băn ra ngoài.Dưới cơ quan pháo điên cuồng oanh kích, một đầu Hắc Lân Hung Trư bị bắn thành cái sàng, máu tươi không ngừng phún dũng ra ngoài, vô lực té trên mặt đất.Nhìn thấy đồng bạn như chiếc xe tăng của mình té trên mặt đất, số Hắc Lân Hung Trư còn lại hiện ra thần sắc cảnh giác, chúng hung dữ trừng đoàn xe của Nhạc Trọng, ngửa mặt lên trời phát ra tiếng heo rống to lớn.Sau một khắc, trong rừng rậm kia có vô số chim bay bị kinh động, từng cây đại thụ ngã trên mặt đất.

Một con heo khác thân cao bảy mét, thân dài dài đến ba mươi mét, thân thể có lân giáp hắc sắc hiện ra, trong mắt chớp động ánh sáng màu đỏ thô bạo, nó từ trong rừng rậm nhảy ra ngoài, không ngừng nhìn qua đoàn người của Nhạc Trọng.- Thú biến dị cấp hai Hắc Lân Hung Trư cấp 65.Nhạc Trọng nhìn thấy con Hắc Lân Hung Trư biến hị cấp hai, trong nội tâm hít một hơi khí lạnh.

Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai to lớn, hai chiến xa bộ binh của Nhạc Trọng trước mặt của con Hắc Lân Hung Trư cấp hai này giống như một món đồ chơi.

Hắn rốt cục cũng hiểu vì sao từng chiếc xe jeep Dongfeng bị nghiền nát như vậy.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai lặng lẽ đứng ở nơi đó đã mang cho người ta cảm giác áp bách cường đại, nó đứng ở đó làm không ai có ý chí chiến đấu nữa.Chỉ có những con Hắc Lân Hung Trư bình thường thì lực phòng ngự đã rất kinh người rồi, Nhạc Trọng không biết con Hắc Lân Hung Trư cấp hai lực phòng ngự còn biến thái hơn ra sao.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai này hiển nhiên không cho Nhạc Trọng thời gian chào hỏi, bốn vó của nó tề động, vừa nhảy dựng lên là như sét đánh xuyên thẳng qua con đường nhỏ, rất nhanh đã vọt tới trước bầy heo, dẫn theo hai mươi ba con Hắc Lân Hung Trư phát động công kích vào đoàn xe của Nhạc Trọng.Súng máy hạng nặng của chiến xa bộ binh bắn như điên, vô số đạn hạng nặng bắn thẳng vào trong đàn heo.

Chương 213: Cự thú khủng bốChỉnh sửa : kktruyen.comNhưng mà một phát hiện làm cho người ta sợ hãi chính là súng máy hặng nặng 25 li của chiến xa bộ binh bắn lên người của con Hắc Lân Hung Trư cấp hai thì bật ra ngoài.Nhạc Trọng nhìn qua Hắc Lân Hung Trư cấp hai, rốt cục minh hiểu vì cái gì những chiến xa bộ binh kia bị đạp thành mảnh vỡ.- Đáng chết!

Trách không được hai chiếc chiến xa bộ binh kia bị con quái vật này tiêu diệt.

Thì ra nó biến thái như vậy.Nhạc Trọng lần nữa phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, từ trong chiếc Hammer nhảy xuống.

Nếu như hắn không làm cái gì đó, hắn khổ tâm kinh doanh một doanh chủ lực sẽ bị con Hắc Lân Hung Trư cấp hai và tiểu đệ của nó nghiền nát.Vừa rơi xuống đất, Nhạc Trọng chỉnh- ,s ử-a bở i kktr,u y en.co m lập tức móc súng hỏa tiễn uy lực mạnh bắn tới, bắn thẳng một viên vào trên người Hắc Lân Hung Trư kia.Hỏa tiễn mạnh mẽ bắn thẳng lên mặt của con Hắc Lân Hung Trư cấp hai to lớn, oanh một tiếng vang thật lớn, nổ tung lên.Sau khi bụi mù tán đi trên mặt của con Hắc Lân Hung Trư cấp hai xuất hiện miệng vết thương chừng nắm tay.Đạn hỏa tiễn mạnh mẽ không thể phá được phòng ngự của Hắc Lân Hung Trư cấp hai.

Nhưng mà miệng vết thương nhỏ như nắm tay đối với Hắc Lân Hung Trư cao bảy mét mà nói cơ hồ là không cần tính.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai ngược lại bị Nhạc Trọng làm tức giận, nó tiến hóa thành Hắc Lân Hung Trư cấp hai thì trở thành bá chủ ở khu rừng này.

Căn bản không có kẻ nào dám trêu chọc nó, bây giờ lại có con kiến nhỏ cắn nó một cái, mặc dù thương thế không nặng nhưng làm nó cực kỳ tức giận.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai kia bỏ qua đoàn xe như con kiến kia, nó nhảy lên như một ngọn núi nhỏ lao xuống.

Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai nhảy qua sườn núi nhỏ, nghiền áp mười cây đại thụ chung quanh và mặt đât chấn động mạnh mẽ.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai xem chuẩn Nhạc Trọng, nó giống như chiếc xe tăng lao thẳng về phía Nhạc Trọng, trên đường đi những thân cây đại thụ to lớn ngăn cản đường của nó đều bị đánh gãy, không có thứ gì ngăn cản công kích của nó được.Hai mươi ba con Hắc Lân Hung Trư theo sát lão đại của chúng, đuổi theo Nhạc Trọng không bỏ.Nhạc Trọng bắn ra một viên hỏa tiễn, lập tức quay đầu bỏ chạy vào sâu trong rừng.

Cho dù có bắn mười viên đạn hỏa tiễn vào Hắc Lân Hung Trư cấp hai cũng không làm gì được nó.

Càng đừng đề cập tới hắn hiện giờ không có quá năm viên đạn hỏa tiễn.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai mỗi bước bước ra đều tương đương với Nhạc Trọng bước ra năm sáu bước, cộng thêm nhanh nhẹn của nó cực cao, nó rút ngắn khoảng cách với Nhạc Trọng thật nhanh.- Làm sao bây giờ?Nhạc Trọng vẫn chạy nhanh như điên, lợi dụng gai xương nhảy lên một thân cây đại thụ.Chỉ thấy con Hắc Lân Hung Trư câp hai đúng là dùng man lực đụng gãy không biết bao nhiêu cây đại thụ, hung quang trong mắt của nó chớp động, bộ dáng muốn giẫm nát Nhạc Trọng thành tương mới bỏ qua mối nhục lúc nãy.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai kia trên đường nghiền nát không biết bao nhiêu đại thụ, hung hăng đâm vào thân cây đại thụ mà Nhạc Trọng vừa mới nhảy lên, đụng Nhạc Trọng ngã xuống.- Liều!Dị quang trong mắt Nhạc Trọng hiện ra, gai xương trên tay phải đưa lên đỉnh cây đại thụ, lợi dụng lực phản chấn Nhạc Trọng nhảy lên người con Hắc Lân Hung Trư.Nhạc Trọng vừa rơi lên người của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, hai tay của nó giống như móc cây ôm cạặt sau lưng của Hắc Lân Hung Trư không dám buông tay.Một khi Nhạc Trọng buông tay té xuống, hắn sẽ bị con Hắc Lân Hung Trư điên cuồng đạp thành tương.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai cảm giác được trên người có người, một bên chạy nhanh trong rừng rậm, một bên không ngừng lắc người.Nhạc Trọng ghé vào người của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, hắn giống như đang ngồi trên chiếc xe đang chạy hai trăm cây số giờ, hơn nữa còn giống như không ngừng chạy trên đường cua gấp khúc.

Lực lôi kéo cực lớn làm cho hai tay của Nhạc Trọng cảm thấy đau đớn.

Nếu không phải Nhạc Trọng dùng sức tới cực điểm thì đã bay đi rồi.Mà trên lưng Hắc Lân Hung Trư cấp hai, Nhạc Trọng không làm cái gì cả, chỉ có thể ôm chặt phần lưng của Hắc Lân Hung Trư mà không dám nhúc nhích.

Chỉ cần hắn vừa dị động thì sẽ như đạn pháo bay ra ngoài.Con Hắc Lân Hung Trư chạy nhanh một thời gian ngắn, nó phát hiện không cách nào vứt bỏ Nhạc Trọng trên lưng, nó lập tức cải biến sách lược, nó toàn lực nhảy lên cao, nhảy lên cao chừng bảy mét rơi xuống.Phanh một tiếng vang thật lớn, con Hắc Lân Hung Trư cấp hai rơi xuống thì chung quanh chấn động mạnh.Nhạc Trọng vẫn luôn ôm chặt lưng của Hắc Lân Hung Trư cũng rơi tự do từ độ cao bảy mét xuống đất, bởi vì có Hắc Lân Hung Trư cấp hai giảm lực phản chấn thật nhiều cho hắn.

Nếu không thì cường độ thân thể mới 38 điểm của hắn lần này đã bị trọng thương rồi.

Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai không ngừng nhảy lên, một cổ lực phản chấn chấn làm Nhạc Trọng cháng váng mắt hoa, ngũ tạng lục phủ bị thương nhẹ.

Nhưng mà hắn có sức lực gấp bảy lần người bình thường, những vết thương nhẹ này không ngừng khôi phục lại.- Không được, tiếp tục như vậy thì mình sẽ chết mất!Trong nội tâm Nhạc Trọng sinh ra một cổ hiểu ra, thân thể của những con dị thú này không dễ bò lên.

Cho dù bò lên thân thể cự thú cũng chưa chắc tiêu diệt được nó.Mà con Hắc Lân Hung Trư cấp hai nhảy lên lần nữa, sắp rơi xuống đất thì tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, cốt giáp của hắn bắn ra bốn cây gai đất, chèo chống hắn và con Hắc Lân Hung Trư cùng rơi xuống.Con Hắc Lân Hung Trư biến dị vừa rơi xuống đất, gai xương của Nhạc Trọng cũng thu lại, thuận thế nmhanh chóng nhảy lên đầu của Hắc Lân Hung Trư biến dị kia.

Nhạc Trọng dùng cả tay chân và giống như hầu tử linh mẫn nhảy lên đầu của Hắc Lân Hung Trư.Lúc này con Hắc Lân Hung Trư biến dị nhảy lên lần nữa, Nhạc Trọng nắm chặc đầu của con Hắc Lân Hung Trư.Sau khi con Hắc Lân Hung Trư vừa rơi xuống, Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, bốn cây gai xương đâm ra, chui vào mặt đất, sau đó điên cuồng co rút lại, lúc này hắn rơi xuống đất nhanh chóng, xuất hiện trước mặt của con Hắc Lân Hung Trư.

Nhạc Trọng lây gai độc ra, nhắm thẳng vào mắt phải của Hắc Lân Hung Trư bắn liền ba phát.

Con Hắc Lân Hung Trư còn chưa kịp nhắm mắt đã bị ba phát đạn bắn vào.Đại bộ phận sinh vật, con mắt đều là nhược điểm của chúng. mà con Hắc Lân Hung Trư biến dị này cũng không ngoại lệ, thân thể các nơi co thể ngăn cản được cả hỏa tiễn, nhưng mà con mắt lại phòng ngự yếu ớt, nếu như nhắm mắt lại, đạn súng trường cũng làm con mắt của nó đau đớn.

Hiện tại bị Nhạc Trọng sử dụng gai độc bắn ở khoảng cách gần, càng làm nó không chịu nổi, ba phát gai độc thuận lợi phá vỡ màng mắt của nó, đâm vào trong mắt của nó, máu tươi bắn ra khắp nơi.Ba phát bắn trúng con mắt của Hắc Lân Hung Trư biến dị, Nhạc Trọng thuận thế nhảy lên người của Hắc Lân Hung Trư biến dị lần nữa.

Hiện giờ chỉ ở trên người của Hắc Lân Hung Trư mới là nơi an toàn nhất cho hắn.Con mắtt Hắc Lân Hung Trư biến dị bị thương, trở nên vô cùng cuồng bạo, dưới đau đớn nó xông thẳng lên phía trước, lúc này nhảy lên cao cao, nó giống như xe tăng một đường nghiền áp chạy thẳng vào trong rừng sâu.

Nhạc Trọng cũng chỉ có thể ôm chặt lấy người của Hắc Lân Hung Trư, bị nó chấn đắc đầu choáng mắt hoa nhưng không dám buông tay.

Chương 214: Kịch chiến cự thú. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCon Hắc Lân Hung Trư biến dị lần hai phát lực, tốc độ xa xa bao trùm Hắc Lân Hung Trư biến dị bình thường, rất nhanh nó đã bỏ qua hai mươi ba con nhỏ.

Nhạc Trọng không biết chuyện này, ôm chặt lấy đầu của con Hắc Lân Hung Trư biến dị chạy với tốc độ hai trăm cây số giờ nhẫn nhịn xóc nảy kịch liệt này.Con Hắc Lân Hung Trư biến dị chạy như vậy gần nửa giờ, tốc độ của nó bắt đầu chậm chạp lại.

Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai lại toàn lực bộc phát tốc độ ngoài ba trăm cây số giờ.Nhưng mà nó bảo trì tốc độ chạy này như vậy là không được.

Tuy nó biến dị lực lớn vô cùng, nhưng mà thân thể của nó cũng cực lớn, sức chạy bao hàm sức nặng và năng lực tiêu hao cực lớn.

Toàn lực chạy như vậy thì dù là sinh vật nào cũng tiêu hao không nổi.

Nửa giờ, Nhạc Trọng Hợp Thể Phòng Hộ Thuật đã sớm bị giải trừ, bạch cốt tách ra ôm chặt lấy người của con heo.Mà tốc độ của Hắc Lân Hung Trư biến dị cũng chậm lại, Nhạc Trọng lúc này mới quan sát được cảnh vật chung quanh.Chỉ thấy Nhạc Trọng lúc này theo con Hắc Lân Hung Trư chạy vào trong núi sâu, khắp nơi đều là đại thụ cao hơn mười trượng, tán cây che khuất mặt trời, chỉ có một tia ánh mặt trời từ trên khe hở truyền xuống dưới.- Mình đang ở trên núi!Nhạc Trọng ghé vào đầu của Hắc Lân Hung Trư và cảm thụ phương hướng và nghĩ thầm.Sau khi chạy nhanh một hồi, con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai bị n g uồn. : kk tr-u yen . co-m thương mắt phải thì miệng vết thương đã đóng vẩy, nó lúc này cũng từ trong tức giận và thống khổ tỉnh táo lại.Đột nhiên thân thể con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai thoáng một cái lăn một vòng trên đất.

Nhạc Trọng kinh hãi, nhanh chóng từ trên lưng của Hắc Lân Hung Trư nhảy xuống, nhảy lên một cây đại thụ.

Bạch cốt cũng từ trên mặt đất nhảy xuống đất.Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai sau khi lăn một vòng thì nhanh chóng đứng lên, xa xa trừng mắt nhìn qua Nhạc Trọng, hé miệng phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa.Âm thanh rít gào của nó hiện tại kinh thiên động địa, hóa thành từng đạo âm thanh khủng bố khuếch trương khắp bốn phương tám hướng.Tiếng rít gào khủng bố này làm biến dị thú, côn trùng dã thú nhỏ, chim bay trực tiếp bị đánh chết.

Trên bầu trời giống như có cơn mưa thi thể của đám chim.

Nhạc Trọng bị âm thanh khủng khiếp này làm chấn động, hai lỗ tai rung mạnh, đầu của hắn giống như có vô số đao nhọn đâm vào, cơ hồ muốn nổ ra.

Trái tim của hắn đập nhanh gấp ba lần, huyết dịch cơ hồ muốn ngược dòng.

Hắn cảm thấy miệng của mình ngòn ngọt, trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, thân thể như vải rách đụng vào đại thụ.

Ngay lúc này máu tươi ti tí chảy ra ngoài, lỗ tai hắn cũng bị Hắc Lân Hung Trư cấp hai làm bị thương.Âm thanh con heo rít gào to lớn, con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai hung hãn thở hồng hộc.

Một chiêu này chính là đòn sát thủ mà Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai có được, cực kỳ cường hoành, đồng dạng nếu như sử dụng sẽ hao tổn nguyên khí.

Nó cũng không thể liên tục phóng thích, nếu không phải lúc nguy hiểm tính mạng.

Từ khi nó thấy Nhạc Trọng đụng vào cây đại thụ thì khoái ý, hung hăng nhào đầu về phía Nhạc Trọng bên này.Mắt thấy Nhạc Trọng sẽ bị Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai giẫm thành tương, một cây xương trắng hiện ra đẩy Nhạc Trọng ra xa xa.Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai bổ nhào về phía trước, đụng mấy cây đại thụ ở vị trí của Nhạc Trọng lúc trước đụng ngã.Gai xương của bạch cốt co rút lại, dời qua Nhạc Trọng và ôm vào trong ngực.Siêu thanh của Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai này có hiệu quả với sinh vật, nhưng mà nó không có hiệ quả với sinh vật bất tử.- Chạy lên núi!Nhạc Trọng lúc này cháng váng đầu hoa mắt, hai lỗ tai có âm thanh ông ông ông vang lên, nghe không được âm thanh khác.

Ý nghĩ của hắn hoảng loạn, căn bản không cách nào chỉ huy thân thể của hắn.

Chỉ có thể phó thác tất cả cho bạch côt.Nhạc Trọng có một sủng vật là Tiểu Thanh sau khi nuốt tang thi chữ Z thì lâm vào ngủ say không lâu, hành động lần này Nhạc Trọng không có mang nó theo.Nếu như có Tiểu Thanh ở đây, dùng năng lực bay lượn của nó, tuy Nhạc Trọng không cách nào đánh bại Hắc Lân Hung Trư, chạy trốn lại không có vấn đề.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, bạch cốt ôm Nhạc Trọng nhanh chóng chạy lên trên núi.Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng bị thương trong ngực của bạch cốt, nó giống như xe tăng bất bại đụng ngã cây cối ngăn cản và xông lên núi.Lúc này bạch cốt đã cường hóa tốc độ gấp năm lần người thường, hơn nữa nó có năng lực gai xương quỷ dị, tuy tốc độ của nó kém xa Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai, thế nhưng mà mỗi lần Hắc Lân Hung Trư sắp bổ nhào vào nó thì nó lại đem gai xương của mình móc vào cây đại thụ cách đó mười trượng và né qua.

Sau khi Hắc Lân Hung Trư đụng gẫy đại thụ và dừng lại thì bạch cốt đã chạy qua hướng khác.- Di động qua bên phải!Trong cơ thể của Nhạc Trọng có sức sống gấp bảy lần người bình thường đã phát huy tác dụng, tuy hai lỗ tai vẫn nghe được âm thanh ông ông như cũ, nhưng mà hắn cũng bắt đầu khống chế thân thể của mìnhTrong sáu thuộc tính, mỗi khi cường hóa thuộc tính đều có tác dụng với bản thân, không có thuộc tính nào là rác rưởi cả.Dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì bạch cốt dùng gai xương móc vào một cây đại thụ, gai xương co lại kéo nó và Nhạc Trọng qua.Oanh một tiếng vang thật lớn, bạch cốt vừa rời đi thì vị trí của nó vừa rồi bị Hắc Lân Hung Trư đụng phải.Nhìn thấy bạch cốt thoát đi, con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai càng thêm tức giận, nó hít sâu một hơi, lần nữa phát ra tiếng gào kinh thiên động địa.Từng âm thanh từ bốn phương tám hướng truyền ra ngoài, tất cả sinh vật nhỏ yếu đều chết đi.Nhạc Trọng trong lúc nhất thời phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, cạch cốt hóa thành cốt giáp bảo vệ thân thể của hắn, ngay cả lỗ thoát khí cũng không lưu.Âm thanh khủng khiếp kia tới người của Nhạc Trọng thì bị cốt giáp của bạch cốt làm suy yếu nhiều, âm thanh còn sót lại không thể làm gì được Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhanh chóng quay người, lại tiếp tục phóng về phía trước.Một rống này không có tác dụng, con Hắc Lân Hung Trư lộ ra vẻ uể oải, nhưng mà nó bị cừu hận che mờ tâm trí, nó vẫn điên cuồng đuổi theo Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chạy qua bên phải một trăm mét, đột nhiên đứng nghiêm, phải tay lộn một cái, móc ra súng trường ra bắn vào đầu của Hắc Lân Hung Trư đang điên cuồng.Vô số viên đạn súng trường bắn vào mặt của Hắc Lân Hung Trư thì bị đẩy lùi lại.Coiong kích của Nhạc Trọng không có làm cho Hắc Lân Hung Trư bị tổn thương thêm một chút nào, ngược lại khiến nó trở nên tức giận hơn trước, tốc độ của nó bỗng nhiên tăng vọt, lại giống như sét đánh dùng sức bổ nhào qua phía Nhạc Trọng bên này.Thân thể của Nhạc Trọng lập tức hiện ra hai gai xương, chèo chống hắn phóng lên trời, làm cho con heo kia vồ hụt.

Chương 215: Kịch chiến cự thú. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng đứng thẳng trên một vách núi bên kia, con heo Hắc Lân Hung Trư vồ hụt, chân của nó đạp vào không trung, thân thể của nó mất thăng bằng và rơi xuống núi.Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai kia vừa rơi xuống vách núi thì đuôi heo của nó cũng vỗ lên người của Nhạc Trọng, sức lực lớn mạnh mẽ làm cho bên ngoài cốt khải bị nát bấy, Nhạc Trọng cũng bị một quất này làm gãy xương sườn, phun ra một ngụm máu tươi cũng rơi xuống vách núi.Vách núi cao tới mấy trăm mét, nếu là Nhạc Trọng từ mấy trăm mét rơi thẳng xuống vực sẽ bị ngã chết.Thời điểm Nhạc Trọng rơi xuống vách núi không lâu, tâm niệm của hắn vừa động, hắn đâm một gai xương bén nhọn vào trong vách núi, chèo chống thân thể không cho hắn rơi tự do xuống vách núi.Con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai vô cùng hung lệ kia từ khi Nhạc Trọng bên người bay xuống, nó rơi tự do ngã xuống vách núi.Giắt ở giữa không trung, Nhạc Trọng cố nén đau đớn từ xương cốt của mình, lập tức móc cỏ cứu mạng ra nghiền nát, hai tay của hắn có gai xương bắn ra, chậm rãi bò lên vách núi.

Hắn muốn trước tiên biết rõ con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai như xe tăng kia có chết hay không.Từ trên vách núi một trăm mét nhìn xuống, Nhạc Trọng nhìn thấy con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai té trên mặt đất, cũng không nhúc nhích. từ trong miệng của nó phun ra từng ngụm máu tươi.Xa xa, Nhạc Trọng móc một khẩu súng trường ra liên tục bắn về phía Hắc Lân Hung Trư.

Những viên đạn kia bắn lên người của Hắc Lân Hung Trư thì bị đẩy lùi ra xa xa.Lúc này đây con heo này không có nhúc nhích nữa, hiển nhiên đã tử vong.Thấy một màn như vậy, trong nội tâm Nhạc Trọng có chút buông lỏng một hơi, đồng thời sau một khắc trong nội tâm cuồng hỉ.

Thân thể Hắc Lân Hung Trư này là bảo vật đấy, lân giáp có thể ngăn cản được cả thức súng máy hạng nặng của chiến xa bộ binh.

Đó là lân giáp mạnh nhất mà Nhạc Trọng nhìn thấy, nếu như chế thành giáp da thì phòng ngự siêu cường.Trong nội tâm Nhạc Trọng nóng lên, cố nén đau đớn, hai tay của hắn có gai xương bắn ra ngoài, chèo chống hắn bò xuống vách núi.Thoáng cái xuống dưới vách núi, Nhạc Trọng nhanh chóng bò tới chỗ của con Hắc Lân Hung Trư, hắn dùng ám ma đao chém lên đầu của con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai kia.Chỉ là Nhạc Trọng dùng hết toàn lực dùng chuôi ám ma đao này chém lên đầu lâu của Hắc Lân Hung Trư chỉ lưu lại một vết ngấn màu bạc trên lân giáp của Hắc Lân Hung Trư, ngay cả phá chút da cũng không được.- Quả là thế!Nhạc Trọng nhướng mày, suy nghĩ một hồi thì phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn hỏa diễm đỏ thẫm hiện ra trong tay của hắn.Nhạc Trọng nhìn qua đoàn ma viêm này, ý niệm khẽ động, nương theo lấy tinh thần và thể lực của hắn không ngừng tiêu hao, đoàn hỏa diễm đỏ thẫm này không ngừng áp súc, vào lúc áp súc tiêu hao tinh thần và thể lực còn một ít thì đoàn hỏa diễm này ngưng tụ ta một hỏa cầu bằng ngón tay cái.Nhạc Trọng đầu đầy mồ hôi, một ngón tay đâm vào phần lưng của Hắc Lân Hung Trư, ma viêm này đốt cháy phần da lưng của Hắc Lân Hung Trư, rốt cục đốt ra miệng vết thương lớn.Nhạc Trọng dùng ma viêm to bằng ngón cái này cắt dọc phần lưng của Hắc Lân Hung Trư, rốt cục đốt tới mức đủ một lổ hỏng cho ám ma đao vào.Sau khi làm xong chuyện này thì Nhạc Trọng rốt cục buông lỏng một hơi, lúc này hắn mới tiêu hao nhiều tinh thần và thể lực gần hết.Biến dị thú khi còn sống thì sức khôi phục vô cùng cường đại, Nhạc Trọng dùng ống phóng rốc-két oanh kích vào đầu của Hắc Lân Hung Trư cũng chỉ sinh ra một miệng vết thương nhỏ bây giờ đã khép lại, mà ngay cả lân phiến cũng sinh ra lần nữa.Nhạc Trọng cũng thăm dò muốn bằng vào kỹ năng ma viêm áp súc cắt da của Hắc Lân Hung Trư là chuyện thập phần khó khăn.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, từ trên phần lưng hao nhảy xuống mặt đất, lẳng lặng nghỉ ngơi hai mươi phút khôi phục thể lực và tinh thần lực.Hai mươi phút qua đi, Nhạc Trọng nhanh chóng cùng bạch cốt hai người nhảy tới trước mặt của Hắc Lân Hung Trư.Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, bạch cốt nằm rạp trên mặt đất, thân thể bắn ra một gai xương, hình thành một cốt giáo trước mặt của Hắc Lân Hung Trư.Nhạc Trọng nhanh chóng nhảy lên dàn giáo này, rút ám ma đao dùng sức đâm vào trong con mắt của Hắc Lân Hung Trư.Lúc này đây chuôi ám ma đao sắc bén cũng đâm vào mắt của Hắc Lân Hung Trư được.Nhạc Trọng cầm ám ma đao trong tay cắt và ưa, rốt cục đem con mắt của Hắc Lân Hung Trư cắt bỏ, bên trong lộ ra huyết nhục, một mùi máu tươi khó ngửi truyền vào trong mũi.Do dự một hồi, Nhạc Trọng tìm kiếm tinh thạch và huyết tinh trong người của Hắc Lân Hung Trư chiến thắng mùi huyết nhục hôi thối, hắn cầm ám ma đao không ngừng cắt huyết nhục của Hắc Lân Hung Trư, tiến vào đầu của Hắc Lân Hung Trư.Hai mươi phút sau toàn thân của Nhạc Trọng đều là huyết dịch đỏ thẫm của Hắc Lân Hung Trư bắn lên người, trong tay hắn cầm một tinh thạch nhỏ và huyết tinh đỏ thẫm trong tay.Nhạc Trọng từ trong cơ thể của Hắc Lân Hung Trư leo ra, lập tức nhảy qua một bên tiến vào trong dòng suối tắm rửa, hắn rửa sạch máu và chất nhờn trên người.Đột nhiên một gai xương của bạch cốt bắn vào hốc mắt của Hắc Lân Hung Trư, đồng thời nó không ngừng phát động Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật liên tục hút lấy tinh hoa xương cốt của Hắc Lân Hung Trư.Nhạc Trọng chỉ nhìn qua bạch cốt một cái, liền từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra đồ nướng, phối liệu, trực tiếp lấy ra một khối thịt non của Hắc Lân Hung Trư và nướng ăn.Lân giáp bên ngoài người của Hắc Lân Hung Trư vô cùng cứng cỏi, lân giáp này dày mười li và cứng như thép, nhưng mà huyết nhục bên trong lại mềm mại tươi sốt, nhai rất đàn hồi, đã nướng chín thì vô cùng mỹ vị, Nhạc Trọng thoáng cái ăn ba khối.- Chúc mừng ngài đạt được cường độ +1 cường hóa!Sau khi Nhạc Trọng ăn ba khối thịt thì âm thanh nhắc nhở dễ nghe vang lên.Nghe được tiếng nhắc nhở dễ nghe, Nhạc Trọng sững sờ, trong nội tâm hiện ra ý niệm trong đầu:- Chẳng lẽ nói ăn huyết nhục của biến dị thú cao cấp sẽ được cường hóa?Trước đó Nhạc Trọng cũng từng ăn qua thịt biến dị thú rồi, nhưng mà không có đạt được cường hóa.

Ăn uống thịt biến dị thú cao cấp được cường hóa thì hắn còn lần đầu tiên.Nhạc do,w nl,oad eb oo k m ớ,i. .n-hất tại kkt-ruyen.c o,m Trọng nghe được nhắn nhở thì lập tức ăn huyết nhục này, liên tiếp ăn tám khối mới nghe được âm thanh nhắc nhở vang lên.Tuy Nhạc Trọng không đạt được cường hóa lần nữa, nhưng mà hắn sau khi ăn huyết nhục này vào thì tốc độ khôi phục tinh thần và thể lực tăng lên một nửa.- Thật sự là bảo bối nha!

Chương 216: Mùa thu hoạch lớnChỉnh sửa : kktruyen.comSau khi cơm nước xong, Nhạc Trọng nhìn qua đống thịt của Hắc Lân Hung Trư, trong mắt hiện ra thần sắc tham lam.Con Hắc Lân Hung Trư này có mấy trăm tấn thịt, xương cốt cũng có thể chế thành vũ khí, da thú càng là tài liệu thượng đẳng.

Đáng tiếc là trữ vật giới chỉ của Nhạc Trọng thể tích không đủ, không cách nào đem toàn bộ con Hắc Lân Hung Trư thu nhập vào trong giới chỉ.Nhạc Trọng thu hồi ánh mắt nhìn chỉ n h s,ử-a ,b ởi kktru yen .c om qua Hắc Lân Hung Trư, hắn lấy huyết tinh đỏ thẫm nuôt vào trong bụng.Huyết tinh vừa tiến vào trong bụng thì chợt hóa thành nhiệt lưu cuồn cuộn trong người, tẩm bổ thân thể của hắn.- Chúc mừng ngài, đạt được sức sống +15, cường độ +10!Huyết tinh của Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai thật sự bất phàm, sau khi ăn vào thì Nhạc Trọng gia tăng 25 điểm cường hóa.

Cường hóa thật lớn thể chất của hắn.Nhạc Trọng dựng một cái lều vải nhỏ bên bờ suối, chung quanh lều vải bố trí những bẫy rập nhỏ, tiến vào trong lều vải ngủ thật say.

Hắn lúc này trúng một kích cuối cùng của Hắc Lân Hung Trư nên bị đánh gãy xương sườn, hắn cần phải nghỉ ngơi mới được.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng sau khi tỉnh lại thì xương sườn đứt gãy cũng đã khôi phục hoàn toàn.Sau khi khôi phục thì Nhạc Trọng dùng ám ma đao từ phần lưng của Hắc Lân Hung Trư và hốc mắt của nó bắt đầu dùng sức cắt lân giáp của nó.Tuy ám ma đao không trảm phá lân giáp của Hắc Lân Hung Trư lân nhưng mà có thể cưa, về sau dùng lực lượng gấp năm lần người bình thường của Nhạc Trọng cưa mở lân giáp, chỉ có điều hao phí thể lực hết sức kinh người.Nhạc Trọng cố gắn mấy ngày cũng chỉ cưa được một khối lân giáp mét tám, rộng bốn mét, đồng thời cưa ra được ba tấn thịt thú.Ban đêm Nhạc Trọng chỉ nghỉ ngơi một chút và tiếp tục làm việc.

Đầu kia là lân giáp của Hắc Lân Hung Trư hết sức trân quý, hắn căn bản không muốn buông tha một miếng lân giáp nào.Có được lân giáp của Hắc Lân Hung Trư này, đội viên trực thuộc Nhạc Trọng sức chiến đấu tăng mạnh thật nhiều, những da rắn nước đào thải ra cho doanh chủ lực của Trì Dương thay đổi trang phục.Phải biết rằng bởi vì da rắn nước khan hiếm, trước mắt trừ tất cả quan quân ra thì cũng chỉ có đội viên trực thuộc Nhạc Trọng và đệ nhất doanh thứ hai mới có được.Đội viên còn lại mặc trên người đều là da chuột.

Sau trận chiến thu phục kho lương thực thì Nhạc Trọng thu hoạch đại lượng da chuột biến dị.

Tuy da chuột biến dị còn kém da rắn nước, nhưng mà ba tầng điệp gia với nhau thì tang thi bình thường rất khó phá được, chỉ có tang thi tiến hóa mới phá được, đây cũng là nguyên nhân giúp Nhạc Trọng giảm thương vong xuống thấp nhất.Nhạc Trọng hành động đồ tể như vậy tiếp tục thêm ba ngày, sau khi cắt được toàn bộ da và hai tấn huyết nhục thì có một bộ phận lân giáp hắn không có biện pháp, cũng chỉ lưu nó lại nơi này mà thôi.Công tác tách rời tiếp tục qua ngày hôm sau, khi mà huyết nhục của Hắc Lân Hung Trư nhục đã có mùi, bởi vậy Nhạc Trọng chỉ có thể tách rời được hai mươi tấn huyết nhục chưa hôi thối mà thôi.- Chúc mừng ngài, đặc chủng khô lâu của ngài nhận được 20 điểm cường độ cường hóa!Trưa ngày thứ ba, sau khi bạch cốt hấp thu tinh hoa xương cốt của Hắc Lân Hung Trư thì thu hồi gai xương lại, Nhạc Trọng chợt nghe được âm thanh nhắc nhở dễ nghe.Sau khi thu nạp tinh hoa xương cốt của Hắc Lân Hung Trư xong, toàn thân của bạch cốt hiện ra một tầng hào quang sáng bóng của kim loại, một tầng áo giáp cốt giáp bao phủ, giống như ăn mặc đại lượng kim loại lên người.

Hoàn toàn không nhìn ra nó là khô lâu.Nhạc Trọng nhìn bạch cốt tiến hóa hoàn tất thì thu thập hành lý của mình, hắn cho bạch cốt hóa thành cốt giáp rồi lên.

Đây là khu vực không rõ, hắn có ý định dọc theo đường của con Hắc Lân Hung Trư chạy mà quay về.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai một đường đụng ngã đại thụ giống như đèn chỉ đường chỉ dẫn cho Nhạc Trọng quay về.Nhưng mà khi đi được một trăm mét thì Nhạc Trọng gặp phải hai lựa chọn gian nan.

Trước mặt của hắn có ba con đường mà biens dị thú đụng ngã hiện ra.

Nhạc Trọng không cách nào phán đoán được con đường nào mới là lối đi chính xác.Nếu như là đi sai Nhạc Trọng rất có thể bị đi vào hang ổ hung thú, sau đó bị đối phương xem hắn làm món điểm tâm và ăn mất.Nhạc Trọng cũng không có nắm chắc lần nữa dụ hung thú chạy tới vách núi.Do dự một hồi, Nhạc Trọng một đường quay về, bò xuống vách núi, dọc theo dòng suối mà điNgười Châu Á thường làm ruộng ở khu vực có nước dồi dào, chỉ cần không phải là rừng sâu núi thẳm thì sẽ có người tụ tập.

Nhạc Trọng cũng chỉ có thể đi thẳng về một hướng, cầu nguyện mình gặp được nhân loại.Trong khu vực rừng núi này thỉnh thoảng có biến dị thú tru lên rất lớn.

Biến dị thú tranh đấu với nhau không khắc nào ngừng nghỉ.

Nhạc Trọng đã nhìn thấy qua hai con chim biến dị cấp hơn 40 chiến đấu với nhau kịch liệt.Nhạc Trọng thời điểm nhìn thấy biến dị thú chém giết thì lập tức lặng lẽ né ra, không dám dừng alij chút nào.

Biến dị thú ở mặt đất còn tốt, hắn còn có thể bằng vào gai xương mà chiến thắng.Nếu như chiến đấu với biến dị thú trên bầu trời thì hắn tuyệt đối hữu tử vô sinh.Trừ chuyện đó ra khi trong rừng núi nhìn thấy cảnh phi cầm tẩu thú hỗn loạn, hiển nhiên có cự thú nguy hiểm đang hành tẩu trong rừng.Nhạc Trọng thường thường cảm giác được cự thú nguyên hiểm sắp tới, hắn trước tiên sẽ phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, sử dụng bạch cốt hình thành cốt khải bảo phủ toàn thân hắn lại, ngăn cách khí tức của hắn và sau đó bỏ chạy thật nhanh.Ở trong một cái rãnh gần súi, sáu nam tử quần áo tả tơi tay cầm lưới đánh cá đang dùng dụng cụ ngồi ở cao điểm, nhìn chằm chằm vào cái rãnh nhỏ này.Ở trong cái rãnh này tài nguyên cá phong phú.

Chỉ cần đánh mấy mẻ cá là bọn họ có thể được ăn no, vận khí tốt thì thu hoạch phong phú có thể ăn được cả hai tuần.- Lão bí thư chi bộ!

Tôi có thể đi được chưa?

Tôi cầu ngài!- Vật kia sẽ ăn tôi!Một gã nam tử bị thương quỳ gối trước một người nam tử trung niên và khóc lóc dập đầu.Trong cái khe nhỏ này có tài nguyên cá phong phú, đồng thời còn cất giấu biến dị thú ăn thịt người.

Những người đi tới cái rãnh này bắt cá đều bị nó ăn thịt.Sáu người này đều là người sống sót trong Nha Thôn.

Một tháng trước bọn họ tổng cộng có ba mươi hai đồng bạn, hiện tại cũng chỉ còn lại sáu người bọn họ.Những thôn dân này muốn từ trong cái khe nhỏ an toàn này đánh cá thì chỉ có thể dùng một thôn dân làm mồi dẫn con biến dị thú sống trong rãnh này dẫn đi, chỉ như vậy mới được ăn no bụng.

Chỉ có như vậy bọn họ mới có thể thuận lợi đánh cá mà sống sót tiếp.

Một lão nông trung niên rất còi rất đen nhìn qua tên nam tử này nói:- Hắc Tử!

Trước kia chúng ta đã từng nói qua thế nào?

Rút thăm xem ai làm mồi, thời điểm người khác rút thăm trúng bị làm mồi thì anh ăn cá rất hân hoan.

Hiện tại đến phiên anh làm mồi thì kêu trời trách đất là sao?

Chương 217: Nhân tung. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comBốn gã thôn dân còn lại nhìn chằm chằm vào Hắc Tử, tay cầm cá vây tới, nếu hắn dám phản kháng thì bọn họ sẽ xông lên giết chết Hắc Tử sau đó cho làm mồi.Sắc mặt Hắc Tử tái đi, biết rõ nếu mình không đáp ứng sẽ bị giết chết, hắn chỉ có thể vẻ mặt đau khổ cắn răng nói ra.- Bí thư chi bộ, tôi đi làm mồi.

Vợ và con của tôi trong thôn xin ngài chiếu cố.Lão bí thư chi bộ trầm giọng nói:- Anh yên tâm, chỉ cần tôi có ăn thì bọn họ sẽ không chịu đói.- Bí thư chi bộ! !

Có người! !

Chỗ đó có người tới!Đột nhiên lúc này một gã thôn dân lúc này vọt tới trước mặt bí thư chi bộ, chỉ vào một hướng và nói với bí thư chi bộ.Lão bí thư chi bộ nhìn qua phương hướng mà tên thôn dân chỉ lại, chỉ thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người đang đi dọc bờ sông tới rãnh mương nhỏ này.- Hắn còn thật không sợ chết!Nhìn thấy Nhạc Trọng đi dọc theo con sông tới nơi này, trong nội tâm tất cả mọi người đều sinh ra ý niệm này trong đầu.Sáu tên nam nhân sống sót nằm xuống mặt đất, lẳng lặng nhìn qua Nhạc Trọng, ai cũng không có lên tiếng nhắc nhở ng.u ồ n :- kk t-r uyen,. c o,m hắn.Nếu như con biến dị thú kia ăn no bụng, như vậy đợi lát nữa người làm con mồi sẽ sống sót.Nhạc Trọng đi tới gần rãnh mương này, đột nhiên báo động trong nội tâm tăng mạnh, hắn giống như tên rời cung vọt ra phía sau.Bạch cốt cũng làm động tác giống như Nhạc Trọng.Cơ hồ là sau một khắc, một dòng nước trong sông phóng lên trời, một biến dị thú thân dài hai mươi mét phóng lên trời, nó giống như giao long mở cái miệng như chậu máu căn về phía Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng nhìn qua con rắn nước biến dị này, một tay cầm ám ma đao, và nhanh nhẹn gấp bảy lần bộc phát, thời điểm con rắn nước sắp cắn thì hắn lại lóe lên bên phải, né qua cái táp của con rắn nước biến dị.Sau một khắc Nhạc Trọng cầm ám ma đao trong tay như thiểm điện chém thẳng vào đầu của con rắn nước, ám ma đao hung hăng chém vào chỗ bảy tấc của con rắn nước, thoáng cái chỗ bảy tấc của con rắn nước có máu tươi bắn ra xối xả.Con rắn nước biến dị ăn một đao của Nhạc Trọng thì máu rắn chảy ra khắp nơi, giãu dụa trong lúc trước.Bạch cốt lúc này cũng kéo thân thể của con rắn nước từ trong nuios ra ngoài.Nhạc Trọng thì rút đao chém lên đầu của con rắn nước, sau đó từ bên trong tìm kiếm huyết tinh trong đầu con rắn.- Thật là lợi hại!Nhìn thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt dễ dàng tiêu diệt con rắn nước, những người sống sót kia hít một hơi khí lạnh.

Bọn họ biết rõ con rắn nước kia đáng sợ như thế nào, ngay cả lân giáp của con rắn nước cũng không đâm thủng, bọn họ đành phải dùng người làm mồi mới có thể bắt cá đượcMà Mã Chính Minh nhìn qua ám ma đao của Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra dị sắc.Nhạc Trọng nhìn qua hướng của sáu người sống sót, lạnh lùng nói- Xem đủ sao?

Xem đủ thì đi ra đây cho tôi!Sáu người sống sót nghe lời của Nhạc Trọng thì ánh mắt lập tức nhìn qua người lão bí thư.Lão bí thư chi bộ do dự một hồi, trầm giọng nói:- Đi qua!Sau tận thế thì nhân loại cũng là tồn tại đáng sợ.

Nhưng mà lão bí thư chi bộ nhìn thấy Nhạc Trọng thân thủ khủng bố như thế, hiển nhiên không phải là người phát sầu vì thức ăn.

Hắn lúc này mới dám dẫn người đi qua.Những người sống sót này vừa đi tới trước người của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng liền hỏi bọn họ ngay:- Các người là người nào?

Nơi này là đâu?- Vị tiểu huynh đệ này...Tên lão bí thư chi bộ nhìn Nhạc Trọng và nói ra lời lẽ tổ chức, đưa lai lịch của bọn họ nói rõ với Nhạc Trọng.Tên lão bí thư chi bộ tên là Mã Chính Minh, là bí thư của Nha Thôn.

Tên gọi là Hắc Tử vốn tên là Lưu Nhị Hắc.

Những người sống sót khác tên là Thái Văn, Lưu Khánh, Trương Nhĩ, Hà Quang.Nha Thôn chính là một trong rất nhiều nông thôn của thành phố SY, trong thôn chủ yếu sống bằng đánh cá, đi săn, làm ruộng mà sống.

Thế giới biến dị thì thôn dân Nha Thôn bởi vì trường kỳ lao động chân tay, sức chiến đấu không kém, đem những người biến thành tang thi giết chết.Có một nửa thôn dân sống sót.

Nhưng mà một tháng kế tiếp thức ăn của thôn dân cũng cạn.

Bọn họ không thể không đi ra ngoài săn bắt.Nhưng mà trong núi có biến dị thú mạnh mẽ qua lại, thôn dân lên núi đi săn tổn thất thảm trọng.

Bọn họ chỉ có thể đủ đi đánh cá.

Mà con rắn nước biến dị không phải dễ chọc.

Nhưng mà chỉ có đường này bọn họ mới sống sót được.Nhạc Trọng hỏi:- Các ngươi biết rõ chung quanh đây có căn cứ lớn của nhân loại hay không?Trước mắt Nhạc Trọng rất muốn tìm nhất chính là radio dò tìm người của mình, như vậy hắn có thể tìm được cách liên hệ với huyện Thanh Nguyên bên kia.Mã Chính Minh lắc lắc đầu nói:- Không biết!

Thôn trước mặt thôn chúng tôi đã không qua được, người ở nơi đó đã biến thành tang thi, chúng tôi không thể ra ngoài.

Cũng không biết bên ngoài có căn cứ hay không.Mã Chính Minh cũng xem phim Sinh Hóa Nguy Cơ rồi, cũng biết tang thi là thứ gì.Mã Chính Minh nhìn qua Nhạc Trọng, cẩn thận từng li từng tí hỏi- Nhạc Trọng huynh đệ, có thể cho chúng tôi đánh cá hay không?Nhạc Trọng sau khi giết chết con rắn nước biến dị ở đây xong.

Con sông này lúc trước là lãnh địa của nó, bây giờ nó chết thì không có gì uy hiếp cả.

Có thể liên tục không ngừng sản xuất tôm cá tươi, Mã Chính Minh thấy uy thế của Nhạc Trọng thì không tự giác hỏi thăm Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phất phất tay nói.- Đi thôi!Mã Chính Minh đại hỉ, mang theo mấy người đi tới cái rãnh mương nhỏ này.Qua mấy lưới thì mấy người từ trong rãnh này bắt được gần mười cân cá.Thế giới sau khi biến dị và không có nhân loại lạm sát, tăng thêm virus ảnh hưởng nên tài nguyên cá khôi phục thật nhanh.

Tài nguyên cá trong khe nhỏ này vô cùng phong phú.Mã Chính Minh nhìn qua Nhạc Trọng nhiệt tình mời nói.- Nhạc Trọng huynh đệ, lúc này nhờ ngài chém giết con rắn nước biến dị, chúng ta mới có thể thu hoạch phong phú như vậy.

Xin ngài cho thôn chúng tôi được hãnh diện, chúng tôi sẽ tận tình địa chủ.- Tốt!Nhạc Trọng cũng cần người dẫn đường đi tới thôn trấn tiếp theo, hơn nữa hắn đi một ngày cũng có chút mỏi mệt, vì vậy đáp ứng Mã Chính Minh mời.Nha Thôn ba mặt là núi, có hơn một trăm mẫu ruộng nhỏ.

Trong thôn có chừng hai mươi mấy tòa nhà ngói, đây là những gian nhà ngói của những năm năm mươi.Bên ngoài thôn có một đám nữ nhân và tiểu hài tử đang trong ruộng tìm rau dại, những đứa bé kia kia bắt được con ve, con giun các loại cũng sẽ ăn luôn.

Chương 218: Nhân tung. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comThế giới sau khi biến dị thì đại lượng sinh vật cũng biến dị, thực vật cũng không ngoại lệ.

Trước thế giới biến dị thì nhân loại sẽ không ăn rau dại mà sống, nhưng mà sau khi biến dị thì chúng trở nên thập phần thưa thớt.

Đồng thời một số thực vật có độc không kiêng nể gì sinh trưởng, nếu như ăn thực vật có độc này thì nhân loại sẽ bị trúng độc mà chết.

Bởi vậy sưu tầm rau dại cũng là một môn kỹ thuật sống, không có tri thức phong phú mà dám ăn rau dại là tìm chết.

Chung quanh Nha Thôn mọc ra không ít thực vật, nhưng mà chân chính ăn được lại không nhiều.Mã Chính Minh lúc này trở lại trong thôn, người trong thôn vây quanh, tham lam nhìn qua lưới cá lớn trong tay của Mã Chính Minh.Mã Chính Minh nhìn qua chung quanh, mọi người nhìn hắn như anh hùng chiến thắng trở về.

Trên thực tế trong mắt người trong Nha Thôn thì những người Mã Chính Minh mang thức ăn về là anh hùng của mọi người.Nhưng mà khi ánh mắt của mọi người nhìn qua bạch cốt kéo thi thể con rắn nước biến dị trở về, bọn họ lần đầu tiên trông thấy cự thú khủng khiếp như vậy.Rất nhiều tiểu hài tử đều hiếu kỳ thò tay sờ lên lân giáp của rắn nước biến dị.Nhạc Trọng nhìn qua trong thôn này, chỉ thấy trong thôn chừng bốn mươi nữ nhân, hơn mười tiểu hài tử.

Nam nhân cũng chỉ còn lại sáu người Mã Chính Minh.Mã Chính Minh mang theo Nhạc Trọng, bạch cốt, Lưu Nhị Hắc, Lưu Khánh, Trương Nhĩ, Hà Quang đi vào một trong đại viện.Mã Chính Minh tiến vào trong đại viện, theo trong phòng đi ra sáu người lớn nhất tuổi chừng bốn mươi sáu, nhỏ nhất chỉ mới mười sáu.Trong nhà trừ nữ nhân hơn bốn mươi kia, năm người còn lại tuy da đen một chút, nhưng mà mỗi người đều có tư sắc, trong thôn này bọn họ đều là mỹ nhân đấy.sMã Chính Minh đem thùng tôm cá nhét vào tên trong tay nữ tử trung niên kia.- Quyên Tử!

Cô và mấy người mang đồ ăn đi xử lý đi!

Đi lây Thần Tuyền Trà ra, tôi và huynh đệ này uống với nhau một chút.Nữ nhân trung niên kia tiếp nhận cá tôm và cùng năm người kia rời đi.Trên bàn bày ra tôm bự, cá chép hấp, cá phiến, canh cá các loại mỹ vị bày lên bàn.Ngoài những mỹ vị tôm cá tươi này, trước người mỗi nam nhân đều là một ly trà nước xanh.Lưu Nhị Hắc cầm lấy chén trà đưa lên mũi ngửi ngửi, một hương thơm lạ lùng từ trong nước trà truyền ra, làm tinh thần của hắn vô cùng khoan khoái dễ chịu, hắn liền vội vàng hỏi:- Lão bí thư chi bộ!

Ngài giấu đủ sâu nha, đây là bảo bối gì?Mã Chính Minh cười hắc hắc, cầm lấy chén trà lên uống một ngụm, sau đó híp mắt nói.- Đây là Thần Tuyền Trà.

Lần uống đầu tiên rất có lợi đấy.

Hắc hắc!Nhạc Trọng cầm lấy chén Thần Tuyền Trà lên ngửi một chút, một mùi thơm lạ lùng truyền vào mũi, sau khi mùi thơm này chấm dứt, hắn cũng cảm giác được tinh thần sảng khoái.

Hắn lè lưỡi liếm Thần Tuyền Trà kia, cảm giác nguy hiểm cũng không hiện ra, hắn chợt đem Thần Tuyền Trà một ngụm uống cạn.Thần Tuyền Trà vừa vào bụng Nhạc Trọng thì thanh khí tuôn ra, trong cơ thể Nhạc Trọng cuồn cuộn một hồi, tinh thần của hắn vô cùng thoải mái.- Tinh thần của ngài đạt được +1 cường hóa!- Trà ngon!Nghe được âm thanh nhắc nhở cường hóa thì Nhạc Trọng nhịn không được khen một câu.Bạch cốt, Lưu Nhị hắc, Thái Văn, Lưu Khánh, Trương Nhĩ, Hà Quang cũng đều nhao nhao uống cạn Thần Tuyền Trà này.Bạch cốt ở trước mặt của người khác ngụy trang thành nhân loại, nó tự nhiên cũng một hơi uống cạn Thần Tuyền Trà.

Nhưng mà thân thể của nó sẽ hình thành một cái chén đem chén Thần Tuyền Trà thu vào trong.

Năm người còn lại hiện ra thần sắc say mê.Nhìn qua mọi người một hơi uống cạn Thần Tuyền Trà, trong mắt Mã Chính Minh hiện ra dị sắc, ân cần nói.- Dùng bữa!Nói xong Mã Chính Minh dẫn đầu cầm lấy con tôm lớn đưa lên miệng ăn.

Những con tôm này dù không có thêm gia vị gì vào cũng rất ngon.Những thức ăn này sau tận thế là mỹ vị khó có được, người trong Nha Thôn cũng không được ăn mấy lần.

Trừ Nhạc Trọng cùng bạch cốt, những người còn lại đều như hổ đói ăn ngấu nghiến thức ăn này, giống như quỷ đói đầu thai vậy.Nhạc Trọng cũng ăn mấy con tôm, đột nhiên tầm trong thân thể sinh ra cảm giác tê rần, chợt rốt cuộc không cách nào khống chế được thân thể, sắc mặt của hắn biến đổi nhìn qua Mã Chính Minh.- Mày hạ độc?- Chuyện gì xảy ra?

Tại sao tôi không động đậy được?- Đáng chết!

Rất nhám!Cơ hồ trong thời khắc đó Lưu Nhị Hắc, Thái Văn, Lưu Khánh, Trương Nhĩ, Hà Quang năm người nhao nhao biến sắc, chiến đũa trong tay rơi xuống, nhao nhao ngã xuống đất.Mã Chính Minh nhìn qua trạng thái tê liệt của sáu người Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra vui sướng, giải thích.- Hạ độc?

Tôi không có làm chuyện này.

Tuy Thần Tuyền Trà này có tác dụng tẩm bổ thân thể, nhưng mà đồng thời làm thân thể người ta tê liệt trong năm phút.Ánh mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, trầm giọng hỏi:- Mày có ý đồ gì?Mã Chính Minh giấu diếm Thần Tuyền Trà có thể làm thân thể tê liệt, hiển nhiên không có hảo ý.

Nếu không hắn nhất định sẽ sớm nói với mọi người Thần Tuyền Trà làm thân thể tê liệt.Mã Chính Minh nhìn qua Nhạc Trọng dữ tợn cười nói:- Nhạc Trọng tiểu huynh đệ, bảo đao trong tay của anh tôi rất thích.

Nhưng mà tôi biết rõ anh sẽ không bỏ qua thứ yêu thích này.

Chỉ có thể đưa ra hạ sách này, tiễn anh quy thiên.

Như vậy bảo đao trong tay của anh sẽ quy cho tôi.

Có chuôi bảo đao này và áo da rắn nước kia thì tôi không còn sợ tang thi nữa.

Giết sạch tang thi nơi đó thì tôi sẽ đạt được vật tư của Trần Thôn.

Chỉ cần tuần hoàn như vậy thì ta thời gian của tôi trôi qua càng ngày càng tốt.

Vì tương lai của mình nên anh đành hi sinh vậy.Sắc mặt của Nhạc Trọng không thay đổi, lên tiếng chất vấn.- Nhưng đám người Lưu Nhị Hắc nhìn thấy tâm tư của mày, mày cũng giết bọn họ sao?- Thành đại sự không câu nệ tiểu tiết.

Bọn họ sẽ nhanh chóng đi theo anh, cho anh trên đường xuống hoàng tuyền không tịch mịch nữa.Mã Chính Minh cười dữ tợn nhìn qua bọn người Lưu Nhị Hắc nói ra:- Yên tâm, vợ con của các người tôi sẽ chiếu cố.- Mã Chính Minh mày là đồ cầm thú!- Mày là súc sinh!

Tao làm quỷ cũng không tha mày!- Lão bí thư chi bộ, anh bỏ qua cho tôi đi!

Tôi nguyện ý làm trâu làm ngụa cho d o wn-load eboo k .mớ,i n hất, t ạ-i- kktru.y.e n.c.o m anh, tha tôi đi!Mã Chính Minh lộ ra chân diện mục, trong bữa tiệc truyền ra tiếng rống giận và nguyền rủa.- Quyên Tử!

Tới, giết bọn chúng!Mã Chính Minh chỉ cười lạnh và nói một tiếng.

Mã Chính Minh muốn làm bọn người Nhạc Trọng tê liệt, cũng uống Thần Tuyền Trà, hắn cũng ở trong trạng thái tê liệt, hắn chỉ có thể mượn tay của người khác giết bọn người Nhạc Trọng mà thôi.Nữ nhân trung niên tư sắc bình thường từ trong phòng bếp đi ra ngoài, giống như u linh đứng trước người của Mã Chính Minh.- Quyên Tử, đi giết bọn chúng!

Chương 219: Dao phay điên cuồngChỉnh sửa : kktruyen.comMã Chính Minh nhìn qua nữ nhân trung niên và ra lệnh.Nữ nhân trung niên cầm dao phay đứng trước người của Mã Chính Minh giống như đá ngầm không nhúc nhích.- Quyên Tử?Trong mắt Mã Chính Minh hiện ra thần sắc nghi hoặc..- Mã Chính Minh!

Chúng ta đã kết hôn hai mươi bảy năm rồi.

Từ ngày kết hôn thì tôi nhịn tính tình thối của anh đủ rồi, tôi nhịn đủ hai mươi bảy năm qua rồi.

ôi chỉ cần làm anh hơi không hài lòng thì anh sẽ tay đấm cước đá với tôi.

Anh cho rằng tôi là vợ chính là đống cat sao?

Tôi cho rằng mình sẽ nhịn anh sống qua cả đời này.

Nhưng mà sau khi thế giới dị biến thì anh ở trước mặt tôi tìm nữ nhân khác, anh từng cân nhắc qua cảm thụ của tôi chưa?- Anh tìm nữ nhân rất nhỏ tuổi, tuổi của Tiểu Hồng chỉ đáng bằng con của anh.

Anh cũng không buông tha cho nàng, anh còn là con người không?Trong lời nói của Quyên Tử hiện ra rét lạnh thấu xương, làm cho xương cốt của Mã Chính Minh xương giống như đông cứng lại, hắn nhịn không được giải thích:- Nhưng mà tôi ở bên ngoài dốc sức liều mạng kiếm đồ ăn, lúc này mới nuôi sống các người.

Tiểu Hồng cũng vì thế mới ở cùng tôi!- Đúng vậy!

Tôi vẫn chịu đựng anh cũng là vì anh ra ngoài tìm kiếm thức ăn cho tôi.

Nhưng mà tình huống bây giờ biến hóa, con quái vật sống trong rãnh mương kia đã chết rồi.

Tôi chỉ cần giết các người, mang theo một đám nữ nhân cũng có thể đi tới cái rãnh đó tìm cá.

Nha Thôn đã không cần những xú nam nhân như các người nữa.Trong mắt Quyên Tử hiện ra thần sắc điên cuồng và giơ dao phay lên chém lên cổ của Mã Chính Minh.Quyên Tử chính là phụ nữ nông thôn, trong Nha Thôn thường xuyên làm việc nhà nông, khí lực lớn hơn nam nhân thành thị nhiều.

Mặc cho Mã Chính Minh điên cuồng gào thét thì Quyên Tử vẫn chém lên người của hắn tới huyết nhục mơ hồ.Nhìn thấy đồng huyết nhục mơ hồ của Mã Chính Minh trên đất, trong lòng sáu nam nhân sinh ra cảm giác nguy cơ.Đám lão bà khác của Mã Chính Minh nấp trong một góc, hoảng sợ nhìn qua một màn huyết tinh này.Sau khi điên cuồng giết chết Mã Chính Minh thì vẻ mặt dữ tợn của Quyên Tử có chút thở ra, toàn thân là máu, giống như ác quỷ trong phim ma, đứng trước người Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra hung quang, không ném hai lời chém lên đầu của tr uyện.

đ ượ.c c opy ,tại kk.tru.y e,n..c,o m Nhạc Trọng.- Chế phục bà ta!Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh.Trong một chớp mắt bàn tay của bạch cốt đưa lên giữ chặt cánh tay phải cầm dao của Quyên Tử, đem Quyên Tử đính lên vách tường.Quyên Tử nhìn thấy bạch cốt bắt lấy mình, trong mắt hiện ra thần sắc không thể tin nổi, hét lớn lên:- Làm sao có thể!

Người uống Thần Tuyền Trà tuyệt đối sẽ tê liệt trong năm phút.

Anh làm sao có thể động?Nhạc Trọng nhìn chằm chằm qua mọi người, chậm rãi đứng lên, lạnh lùng nói:- Không có gì không có khả năng!

Không chỉ có hắn động, cả tôi cũng động.Đúng là Thần Tuyền Trà có hiệu quả tê liệt, nhưng mà Nhạc Trọng có 85 điểm sức sống nên tác dụng cực lớn, hắn chỉ trong ba mươi giây là khôi phục hành động, nhưng mà hắn muốn xem hai vợ chồng này đang diễn trò gì mà thôi.Quyên Tử nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra nét tàn nhẫn, biết rõ bản thân mình khó thoát cái chết.Nhạc Trọng nhìn qua Quyên Tử lạnh lùng nói ra:- Thần Tuyền Trà ở nơi nào?

Bà nên dẫn tôi đi tìm Thần Tuyền Trà, tôi tạm tha cho bà một mạng, cút ra khỏi Nha Thôn.- Thật sự?Trong mắt Quyên Tử hiện ra một đạo thần quang, nếu như có thể sống sót thì ai cũng không muốn chết.Gai xương của bạch cốt co rụt lại, Quyên Tử liền từ trên vách tường rơi xuống, nàng nhìn qua gai xương co rút lại thì trong mắt hiện ra một đạo thần sắc sợ hãi.Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Đi dẫn đường!Quyên Tử nhìn qua Nhạc Trọng cùng bạch cốt thì dẫn hai người đi ra ngoài.- Chính là loại trà này!Quyên Tử mang theo Nhạc Trọng thất nhiễu bát nhiễu đi tới một ngôi mộ, ở trên ngôi mộ kia sinh trưởng lấy một cây trà màu xanh dài hơn ba mươi cm và có nhiều phân nhánh khác nhau.Nhạc Trọng đi tới gốc trà này, một cổ mùi thơm lạ lùng xông vào mũi, đúng là mùi thơm mà Thần Tuyền Trà hắn uống.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, đột nhiên hỏi:- Phía dưới này có phải chôn rất nhiều tang thi đúng không?Trong mắt Quyên Tử hiện ra thần sắc kinh ngạc, nói:- Đúng vậy!

Nơi này chôn rất nhiều tang thi, làm sao anh biết?Bởi vì cỏ cứu mạng cứu được rất nhiều bộ hạ của Nhạc Trọng đều được phát hiện trên hài cốt của đám tang thi.

Trong quá trình đào tạo cỏ cứu mạng, Nhạc Trọng phát hiện dùng huyết nhục biến dị thú, thi thể tang thi và trồng cỏ cứu mạng lên đó thì nhanh chóng thu hoạch được ngay.

Nếu như trồng cỏ cứu mạng trên thổ địa không có thể tang thi, thi thể biến dị thú thì nó sinh trưởng cực kỳ chậm chạp.

Chính là vì như thế Nhạc Trọng mới phỏng đoán rằng loại thực vật kỳ dị như Thần Tuyền Trà cũng sinh trưởng trên thi thể của tang thi mà thành.Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Đào nó ra, không được tổn thương bộ rễ.Nhận được mệnh lệnh bạch cốt đi lên trước.

Mười ngón đâm vào trong đất, bắt đầu điên cuồng đào móc gốc Thần Tuyền Trà.Dưới sự nổ lực của bạch cốt, gốc Thần Tuyền Trà sinh trưởng dài bị đào cả gốc lẫn rễ lên khỏi mặt đất, sau đó dùng một cái bố lớn gói kỹ rễ của Thần Tuyền Trà.Quyên Tử nhìn thấy bạch cốt đào Thần Tuyền Trà ra.

Cẩn thận từng li từng tí hỏi:- Tôi có thể đi được chưa?Quyên Tử một khắc cũng không muốn đứng gần Nhạc Trọng cùng bạch cốt, nàng trước kia cũng muốn giết chết Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người.

Đứng ở bên người Nhạc Trọng cùng bạch cốt làm cho nàng cảm thấy áp lực cực lớn.Nhạc Trọng nhìn qua nữ nhân ngoan độc này, nói:- Tôi đã đáp ứng thả bà rời đi rồi. bà đi đi!Quyên Tử nhìn thấy Nhạc Trọng tạm thời không có ý giết nàng, nàng cũng không khỏi có chút buông lỏng một hơi.

Dị quang trong mắt chớp động, yên lặng đi theo sau lưng của Nhạc Trọng.Sau khi trở lại trong thôn, bọn người Lưu Nhị Hắc đã khôi phục hành động.

Nhưng mà vẫn đang ở trong nhà của Mã Chính Minh bị chém chết.Nha Thôn rất nhỏ, bọn người Lưu Nhị Hắc cũng không biết nên đi tới chỗ nào khác.

Bọn họ lúc trước dùng Mã Chính Minh làm chủ sự thì bị chém chết, trong khoảng thời gian ngắn bọn họ ngơ ngác ở trong phòng, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi chờ đợi Nhạc Trọng xử lý bọn họ.Nhìn thấy ba người Nhạc Trọng từ trong bóng tối đi vào trong phòng, ba người từ trong góc tối phòng ra ngoài, mấy người Lưu Nhị Hắc đang chờ đợi trong lo lắng, không biết Nhạc Trọng sẽ xử lý bọn họ như thế nào.- Tôi đã đáp ứng với bà rồi, bà giúp tôi tìm được Thần Tuyền Trà thì tôi sẽ tha cho bà một mạng, cho bà rời khỏi Nha Thôn.

Tôi sẽ không nuốt lời.Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua Quyên Tử, chậm rãi nói ra.Nghe Nhạc Trọng nói như thì gương mặt trắng bệch của Quyên Tử lúc này nhiều hơn một tia huyết sắc.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên.

Một đao chém lên vai phải của Quyên Tử, trực tiếp chém cánh tay của nàng ta xuống.- Nhưng mà tôi đáp ứng cho bà rời khỏi thôn này, nhưng mà không có nói sẽ cho bà nguyên vẹn rời khỏi Nha Thôn.- Ah! ! !Vai phải của Quyên Tử lúc này máu tuôn ra như suối, nàng lập tức phát ra một tiếng rên rỉ thống khổ, lớn tiếng gào khóc Chương 220: Mẹ con. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lạnh lùng quát lớn:- Lập tức cút ra khỏi Nha Thôn cho tôi!

Nếu không tôi sẽ giết bà!Đối với người muốn giết mình, Nhạc Trọng chưa bao giờ cho bọn họ một chút sắc mặt nào.

Lúc này nếu không phải vì tìm kiếm Thần Tuyền Trà thì hắn cũng không có khả năng lưu cho Quyên Tử một mạng.Thế giới bên ngoài tùy ý có thể nhìn thấy tang thi, biến dị thú.

Quyên Tử là người bình thường bị đuổi ra khỏi Nha Thôn, nếu như không có gì ngoài ý muốn.

Không phải bị chết đói cũng bị tang thi và biến dị thú ăn tươi.Nhạc Trọng nói ra lời này Quyên Tử oán độc nhìn qua Nhạc Trọng một cái sau đó cắn răng một cái đi ra khỏi nhà.Thấy một màn như vậy năm người Lưu Nhị Hắc hiện ra thần sắc sợ hãi, vẻ mặt kinh hoàng nhìn qua Nhạc Trọng, chờ đợi Nhạc Trọng xử lý.Nhạc Trọng nhìn qua năm người Lưu Nhị Hắc và lạnh như băng nói ra:- Từ giờ trở đi, Nha Thôn là của tôi!

Tất cả mọi người trong thôn là tài sản của tôi.

Các người hiện giờ bị tôi hợp nhất, có ý kiến gì không?Mã Chính Minh vừa chết, Nhạc Trọng liền sinh ra tâm tư cướp lấy Nha Thôn.

Trong Nha Thôn có năm mươi người sống sót, nhân khẩu trong tận thế rất thưa thớt, đây là tài nguyên trân quý.Bạch cốt cũng cầm búa lớn nhìn chằm chằm vào bọn người Lưu Nhị Hắc, nếu như bọn họ có gan phản đối thì búa lớn trong tay không chút do dự chém giết năm người Lưu Nhị Hắc.Năm người Lưu Nhị Hắc cảm thấy sát ý ngập trời trên người của bạch cốt truyền ra ngoài, chỉ cần bọn hắn gan dám phản đối, tên kia Hắc y nhân tuyệt đối sẽ không chút lưu tình đưa bọn chúng chém giết.Lưu Nhị Hắc dẫn đầu gào thét lớn.- Tôi không có ý kiến nào, từ hôm nay trở đi Nhạc lão đại ngài chính là chủ nhân của Nha Thôn.

Ai dám không nghe ngài thì tôi sẽ giết người đó!- Nhạc lão đại, tôi nghe ngài!- Nhạc lão đại, sau này ngài bảo tôi làm thế nào thì tôi sẽ làm thế nào!Mọi người còn lại nhao nhao nói ra.

Đây là tận thế đấy, không có thứ gì dựa vào cả, đi theo cường giả có thể bảo đảm sinh hoạt của bọn họ.

Chỉ cần Nhạc Trọng không chạm vào điểm mấu chốt của bọn họ, bọn họ nguyện ý đi theo Nhạc Trọng làm một trận.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Rất tốt!

Các người biết đường đi tới Trần Thôn không?- Tôi biết rõ!"..."

Sáu thôn dân nhao nhao hưởng ứng nói.- Lưu Nhị Hắc anh quay về chuẩn bị một chút, ngày mai dẫn đường cho cho tôi, Thái Văn, sau khi tôi đi thì anh tạm thời làm trưởng thôn của Nha Thôn.

Tổ chức mọi người đi đánh cá.

Tôi phải rời khỏi nơi này một thời gian ngắn, tan hợp!Sau khi đưa ra mệnh lệnh, Nhạc Trọng lúc này mới ra lệnh cho mọi người rời đi.- Nhạc lão đại, chúng ta làm sao bây giờ?Do dự một hồi đám lão bà xinh đẹp trong nhà của Mã Chính Minh lập tức đi tới trước mặt của Nhạc Trọng, bất an hỏi một câu.Những nữ nhân khác cũng nhìn qua Nhạc Trọng.

Nếu như Nhạc Trọng muốn các nàng lên giường, các nàng tuyệt đối sẽ không cự tuyệt.

Vốn các nàng đi theo Mã Chính Minh cũng chỉ là vì ăn no bụng, về phần tình cảm là không có rồi.

Nếu như Nhạc Trọng muốn các nàng, các nàng sẽ không do dự mà đi theo hắn.- Quay về phòng riêng của các người mà nghỉ ngơi đi!Nhạc Trọng nhìn qua năm lão bà của Mã Chính Minh, phất phất tay cho các nàng lui xuống.

Tuy hắn không phải là chính nhân quân tử gì, ánh mắt cũng bị Kỷ Thanh Vũ, Quách Vũ, Lộ Văn, Trương Tĩnh là đại mỹ nữ làm ánh mắt rất cao, những nữ nhân này không lọt vào mắt của hắn.Sáng sớm hôm sau, Nhạc Trọng liền mang theo Lưu Nhị Hắc rời khỏi Nha Thôn, đi về hướng Trần Thôn.Trong mộ lầu ba cao nhất của một tòa lầu trong Trần Thôn, sáu ngày này Trác Nhã Đồng nhìn qua con gái Vân Thải Vi tiều tụy, trong mắt chớp động hào quang khác thường.

Dạ dày của nàng đang gào thét, cảm giác đói khát bao phủ toàn thân của nàng, điên cuồng tàn phá tâm trí và thân thể của nàng.Kỳ thật đồ ăn trong phòng đã ăn hết trong sáu ngày trước rồi, trong phòng này Trác Nhã Đồng cùng con gái Vân Thải Vi ăn uống thập phần tiết kiệm, mỗi ngày chỉ ăn thật it đồ ăn, hơn nữa giống như người chết tận lực bảo trì bất động.

Nhưng mà sáu ngày trước rốt cục cũng ăn xong đồ ăn cuối cùng.

Trong sáu ngày này Trác Nhã Đồng mỗi một ngày đều bị đói khát giày vò như muốn điên lên rồi, đồng thời dưới đói khát thúc dục, một ý niệm điên cuồng đang hiện ra trong mắt của nàng "Ăn nàng!"

- Không được!

Đây là con gái của mình, là con gái bảo bối của mình!"

Ăn nàng!"

Bản năng và đạo đức xung đột, Trác Nhã Đồng cơ hồ bị giày vò đến nổi điên.

Ánh mắt nàng nhìn qua con gái của mình đang trở nên điên cuồng, giống như nhìn thấy đồ nướng thật ngon.Trạng thái tinh thần của Trác Nhã Đồng hiện tại đang sụp đổ, nàng vô ý thức tới gần con gái của mình, đem hai tay đặt lên cổ của Vân Thải Vi.Con mắt của Vân Thải Vi sáng ngời và to tròn, tay phải của nàng đang cầm một khối chocolate đã tách ra một nửa cho Trác Nhã Đồng nói:- Mụ mụ, ăn cơm!Nghe được âm thanh của con gái, thần trí sụp đổ của Trác Nhã Đồng xem tại kktruyen.com đã khôi phục lại, nhìn thấy tay của mình đang khoác lên cổ của con gái, trong nội tâm Trác Nhã Đồng hiện ra một loại cảm giác sợ hãi tới tận xương tủy.

Nếu như nàng thật sự giết con gái của mình, nàng nhất định sẽ sụp đổ tinh thần, biến thành người điên.Trác Nhã Đồng thoáng cái ôm lấy Vân Thải Vi và khóc lớn.- Thải Vi ăn đi!

Thải Vi ăn đi!Vân Thải Vi vô cùng hiểu chuyện nói:- Mụ mụ ăn đi!

Ăn mới có khí lực!Trác Nhã Đồng buông Vân Thải Vi ra, lộ vẻ sầu thảm cười cười, cầm lấy chocolate của con gái đưa lên miệng, đồng thời cầm lấy chocolate trong tay của con gái ăn hết.- Tiểu Vi chờ ở nơi này, mụ mụ đi tìm chút gì ăn được.Trác Nhã Đồng phân phó Vân Thải Vi một câu, lung la lung lay đứng lên, đi qua phòng bếp.Trong phòng bếp đã không còn cái gì ăn được cả, ngay cả muối ăn, xì-dầu, dấm chua là các loại gia vị thì hai mẹ con các nàng đã ăn hết rồi.Nhưng mà mục tiêu của Trác Nhã Đồng không phải là những thứ này, mà là dao phay trong nhà bếp.

Nàng sợ hãi mình làm ra chuyện điên rồ, đã làm ra ý niệm quyết tử rồi.Trác Nhã Đồng cầm lấy dao phay, trong mắt hiện ra thần sắc không chút dọ dự, hai tay run rẩy không thôi, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi và bất an.- Nếu hiện tại có người cứu chúng ta ra ngoài, mình sẽ làm mọi chuyện!Trác Nhã Đồng cười khổ một tiếng, trong lòng tưởng tượng, nhắm mắt lại run rẩy cầm lây dao phay đặt lên tay trái của mình.

Chương 221: Mẹ con. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua năm lão bà của Mã Chính Minh, phất phất tay cho các nàng lui xuống.

Tuy hắn không phải là chính nhân quân tử gì, ánh mắt cũng bị Kỷ Thanh Vũ, Quách Vũ, Lộ Văn, Trương Tĩnh là đại mỹ nữ làm ánh mắt rất cao, những nữ nhân này không lọt vào mắt của hắn.Sáng sớm hôm sau, Nhạc Trọng liền mang theo Lưu Nhị Hắc rời khỏi Nha Thôn, đi về hướng Trần Thôn.Trong mộ lầu ba cao nhất của một tòa lầu trong Trần Thôn, sáu ngày này Trác Nhã Đồng nhìn qua con gái Vân Thải Vi tiều tụy, trong mắt chớp động hào quang khác thường.

Dạ dày của nàng đang gào thét, cảm giác đói khát bao phủ toàn thân của nàng, điên cuồng tàn phá tâm trí và thân thể của nàng.Kỳ thật đồ ăn trong phòng đã ăn hết trong sáu ngày trước rồi, trong phòng này Trác Nhã Đồng cùng con gái Vân Thải Vi ăn uống thập phần tiết kiệm, mỗi ngày chỉ ăn thật it đồ ăn, hơn nữa giống như người chết tận lực bảo trì bất động.

Nhưng mà sáu ngày trước rốt cục cũng ăn xong đồ ăn cuối cùng.

Trong sáu ngày này Trác Nhã Đồng mỗi một ngày đều bị đói khát giày vò như muốn điên lên rồi, đồng thời dưới đói khát thúc dục, một ý niệm điên cuồng đang hiện ra trong mắt của nàng "Ăn nàng!"

- Không được!

Đây là con gái của mình, là con gái bảo bối của mình!"

Ăn nàng!"

Bản năng và đạo đức xung đột, Trác Nhã Đồng cơ hồ bị giày vò đến nổi điên.

Ánh mắt nàng nhìn qua con gái của mình đang trở nên điên cuồng, giống như nhìn thấy đồ nướng thật ngon.Trạng thái tinh thần của Trác Nhã Đồng hiện tại đang sụp đổ, nàng vô ý thức tới gần con gái của mình, đem hai tay đặt lên cổ của Vân Thải Vi.Con mắt của Vân Thải Vi sáng ngời và to tròn, tay phải của nàng đang cầm một khối chocolate đã tách ra một nửa cho Trác Nhã Đồng nói:- Mụ mụ, ăn cơm!Nghe được âm thanh của con gái, thần trí sụp đổ của Trác Nhã Đồng đã khôi phục lại, nhìn thấy tay của mình đang khoác lên cổ của con gái, trong nội tâm Trác Nhã Đồng hiện ra một loại cảm giác sợ hãi tới tận xương tủy.

Nếu như nàng thật sự giết con gái của mình, nàng nhất định sẽ sụp đổ tinh thần, biến thành người điên.Trác Nhã Đồng thoáng cái ôm lấy Vân Thải Vi và khóc lớn.- Thải Vi ăn đi!

Thải Vi ăn đi!Vân Thải Vi vô cùng hiểu chuyện nói:- Mụ mụ ăn đi!

Ăn mới có khí lực!Trác Nhã Đồng buông Vân Thải Vi ra, lộ vẻ sầu thảm cười cười, cầm lấy chocolate của con gái đưa lên miệng, đồng thời cầm lấy chocolate trong tay của con gái ăn hết.- Tiểu Vi chờ ở nơi này, mụ mụ đi tìm chút gì ăn được.Trác Nhã Đồng phân phó Vân Thải Vi một câu, lung la lung lay đứng lên, đi qua phòng bếp.Trong phòng bếp đã không còn cái gì ăn được cả, ngay cả muối ăn, xì-dầu, dấm chua là các loại gia vị thì hai mẹ con các nàng đã ăn hết rồi.Nhưng mà mục tiêu của Trác Nhã Đồng không phải là những thứ này, mà là dao phay trong nhà bếp.

Nàng sợ hãi mình làm ra chuyện điên rồ, đã làm ra ý niệm quyết tử rồi.Trác Nhã Đồng cầm lấy dao phay, trong mắt hiện ra thần sắc không chút dọ dự, hai tay run rẩy không thôi, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi và bất an.- Nếu hiện tại có người cứu chúng ta ra ngoài, mình sẽ làm mọi chuyện!Trác Nhã Đồng cười khổ một tiếng, trong lòng tưởng tượng, nhắm mắt lại run rẩy cầm lây dao phay đặt lên tay trái của mình.Trong nháy mắt Trác Nhã Đồng nhắm mắt lại thì đột nhiên bên ngoài vang lên âm thanh như phá cửa vang lên.Tay của Trác Nhã Đồng run lên, dao phay trong tay rơi xuống đất.

Nàng vốn không muốn chết, bây giờ nghe được âm thanh kỳ quái này, hy vọng sống lại hiện ra.Trác Nhã Đồng nhanh chóng vọt tới cửa sổ, nhìn qua bên ngoài cửa sổ.

Nàng rất nhanh trông thấy mười đầu tang thi xe m -o.nl ine tạ i .k k tru y e,n ..c o m bồi hồi chung quanh cửa hàng giá rẻ té xuống đất, cánh cửa cửa hàng giá rẻ bị người ta đá bay.Không lâu có ba người từ trong cửa hàng giá rẻ lao ra ngoài, trên lưng mỗi người mang theo ba lô lớn, một người bừng lấy bồn hoa quả, còn có một người trên lưng mang theo ba lô hành lý lớn, hiển nhiên bên trong chứa nhiều đồ vật.Trác Nhã Đồng cố lấy hết khí lực cuối cùng la lên.- Cứu mạng! !

Cứu chúng tôi!Nhạc Trọng vừa mới mang theo bạch cốt, Lưu Nhị Hắc ra khỏi siêu thị, chỉ nghe thấy âm thanh cầu cứu của Trác Nhã Đồng.Nhạc Trọng nhìn qua phương hướng của Trác Nhã Đồng thì trong mắt trầm xuống, quay đầu nhìn qua phương hướng kia.

Hắn biết rõ trong thôn này có khả năng còn người sống, hắn cũng không chủ động đi cứu vớt bọn họ.

Nhưng mà nếu gặp được thì thuận tay cứu giúp hắn không ngại ra tay cứu đối phương một mạng.Lưu Nhị Hắc thì theo sát sau lưng của Nhạc Trọng.

Trần Thôn này đối với Nhạc Trọng mà nói là một đường thẳng, nhưng mà đối với Lưu Nhị Hắc mà nói lại là tuyệt địa nguy hiểm trùng điệp.

Không có Nhạc Trọng bảo hộ, một mình hắn tuyệt đối không thể đi được trong Trần Thôn một trăm mét.Nhưng mà khoảng cách của lầu nhỏ mà Trác Nhã Đồng ở lại cách siêu thị có mười mét.

Tám đầu tang thi chặn đường dễ dàng bị Nhạc Trọng chém giết.Đi tới trước lầu nhỏ, ánh đao trong tay Nhạc Trọng lóe lên, cánh cửa lớn ngăn cản bị chém thành hai nửa.

Hắn dùng lực đạp một cái cánh cửa văng ra ngoài.Nhạc Trọng bước vào trong lầu nhỏ, trông thấy Vân Thải Vi cuộn mình thành một đoàn, giống như một ấu thủ nhỏ vô lực nhìn qua Nhạc Trọng là người từ ngoài tới.

Nàng đã đói bụng đến mức hấp hối.

Ngay cả khí lực cũng không còn lại bao nhiêu.Nhạc Trọng đi đến trước người Vân Thải Vi, hắn xem xét đã biết rõ tiểu loli đáng yêu này sắp bị đói chết.

Hắn từ trong túi quần lấy ra đường và kẹo và một bình nước khoáng đưa cho Vân Thải Vi và thản nhiên nói:- Ăn đi!Thời điểm người đói khát quá mức không thể ăn uống thả cửa.

Nếu như sẽ bị no mà chết.

Bởi vậy Nhạc Trọng cũng chỉ cho tiểu loli này đường và kẹo mà thôi.Vân Thải Vi cũng bất chấp cái gì không ăn đồ của người xa lạ.

Nắm chặt lấy đường, kẹo và bắt đầu ăn.Hương vị đường và kẹo ngọt ngào làm cho nàng có cảm giác sống lại.

Nàng chỉ cảm thấy đường và kẹo là thứ ngon nhất trên đời.Vân Thải Vi bị đường và kẹo hấp dẫn, sau khi ăn xong thì nàng cũng có dũng khí nhìn qua Nhạc Trọng, điềm đạm đáng yêu cầu khẩn nói:- Đại ca ca!

Mụ mụ ở bên trong!

Van cầu anh cứu mụ mụ của em!- Biết rõ!Nhạc Trọng đứng lên đi vào phòng bếp.Trác Nhã Đồng vừa rồi la lên là dùng hết khí lực của mình rồi.

Sau khi gọi xong thì nàng co quắp trên mặt đất, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có.

Nếu như không có người cứu nàng thì nàng sẽ chết vì đói.Nhạc Trọng đi vào phòng bếp, nhìn thấy Trác Nhã Đồng đã ngất đi, lấy một *** Cocacola trực tiếp rót vào trong miệng của nàng.Sau khi uống hai ngụm Cocacola, Trác Nhã Đồng bị sặc một cái, chậm rãi mở to mắt, trông thấy Nhạc Trọng đang cho nàng uống Cocacola.Nhạc Trọng lấy ra một khối chocolate trực tiếp nhét vào trong miệng Trác Nhã Đồng.- Đây là chocolate!

Khí lực nhấm nuốt cô còn chứ?Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng mà chảy nước mắt ra ngoài, suy yếu nhai nuốt khối chocolate.

Chương 222: Trác Nhã ĐồngChỉnh sửa : kktruyen.comTrong nháy mắt Trác Nhã Đồng nhắm mắt lại thì đột nhiên bên ngoài vang lên âm thanh như phá cửa vang lên.Tay của Trác Nhã Đồng run lên, dao phay trong tay rơi xuống đất.

Nàng vốn không muốn chết, bây giờ nghe được âm thanh kỳ quái này, hy vọng sống lại hiện ra.Trác Nhã Đồng nhanh chóng vọt tới cửa sổ, nhìn qua bên ngoài cửa sổ.

Nàng rất nhanh trông thấy mười đầu tang thi bồi hồi chung quanh cửa hàng giá rẻ té xuống đất, cánh cửa cửa hàng giá rẻ bị người ta đá bay.Không lâu có ba người từ trong cửa hàng giá rẻ lao ra ngoài, trên lưng mỗi người mang theo ba lô lớn, một người bừng lấy bồn hoa quả, còn có một người trên lưng mang theo ba lô hành lý lớn, hiển nhiên bên trong chứa nhiều đồ vật.Trác Nhã Đồng cố lấy hết khí lực cuối cùng la lên.- Cứu mạng! !

Cứu chúng tôi!Nhạc Trọng vừa mới mang theo bạch cốt, Lưu Nhị Hắc ra khỏi siêu thị, chỉ nghe thấy âm thanh cầu cứu của Trác Nhã Đồng.Nhạc Trọng nhìn qua phương hướng của Trác Nhã Đồng thì trong mắt trầm xuống, quay đầu nhìn qua phương hướng kia.

Hắn biết rõ trong thôn này có khả năng còn người sống, hắn cũng không chủ động đi cứu vớt bọn họ.

Nhưng mà nếu gặp được thì thuận tay cứu giúp hắn không ngại ra tay cứu đối phương một mạng.Lưu Nhị Hắc thì theo sát sau lưng của Nhạc Trọng.

Trần Thôn này đối với Nhạc Trọng mà nói là một đường thẳng, nhưng mà đối với Lưu Nhị Hắc mà nói lại là tuyệt địa nguy hiểm trùng điệp.

Không có Nhạc Trọng bảo hộ, một mình hắn tuyệt đối không thể đi được trong Trần Thôn một trăm mét.Nhưng mà khoảng cách của lầu nhỏ mà Trác Nhã Đồng ở lại cách siêu thị có mười mét.

Tám đầu tang thi chặn đường dễ dàng bị Nhạc Trọng chém giết.Đi tới trước lầu nhỏ, ánh đao trong tay Nhạc Trọng lóe lên, cánh cửa lớn ngăn cản bị chém thành hai nửa.

Hắn dùng lực đạp một cái cánh cửa văng ra ngoài.Nhạc Trọng bước vào trong lầu nhỏ, trông thấy Vân Thải Vi cuộn mình thành một đoàn, giống như một ấu thủ nhỏ vô lực nhìn qua Nhạc Trọng là người từ ngoài tới.

Nàng đã đói bụng đến mức hấp hối.

Ngay cả khí lực cũng không còn lại bao nhiêu.Nhạc Trọng đi đến trước người Vân Thải Vi, hắn xem xét đã biết rõ tiểu loli đáng yêu này sắp bị đói chết.

Hắn từ trong túi quần lấy ra đường và kẹo và một bình nước khoáng đưa cho Vân Thải Vi và thản nhiên nói:- Ăn đi!Thời điểm người đói khát quá mức không thể ăn uống thả cửa.

Nếu như sẽ bị no mà chết.

Bởi vậy Nhạc Trọng cũng chỉ cho tiểu loli này đường và kẹo mà thôi.Vân Thải Vi cũng bất chấp cái gì không ăn đồ của người xa lạ.

Nắm chặt lấy đường, kẹo và bắt đầu ăn.Hương vị đường và kẹo ngọt ngào làm cho nàng có cảm giác sống lại.

Nàng chỉ cảm thấy đường và kẹo là thứ ngon nhất trên đời.Vân Thải Vi bị đường và kẹo hấp dẫn, sau khi ăn xong thì nàng cũng có dũng khí nhìn qua Nhạc Trọng, điềm đạm đáng yêu cầu khẩn nói:- Đại ca ca!

Mụ mụ ở bên trong!

Van cầu anh cứu mụ mụ của em!- Biết rõ!Nhạc Trọng đứng lên đi vào phòng bếp.Trác Nhã Đồng vừa rồi la lên là dùng hết khí lực của mình rồi.

Sau khi gọi xong thì nàng co quắp trên mặt đất, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có.

Nếu như không có người cứu nàng thì nàng sẽ chết vì đói.Nhạc Trọng đi vào phòng bếp, nhìn thấy Trác Nhã Đồng đã ngất đi, lấy một lon Cocacola trực tiếp rót vào trong miệng của nàng.Sau khi uống hai ngụm Cocacola, Trác Nhã Đồng bị sặc một cái, chậm rãi mở to mắt, trông thấy Nhạc Trọng đang cho nàng uống Cocacola.Nhạc Trọng lấy ra một khối chocolate trực tiếp nhét vào trong miệng Trác Nhã Đồng.- Đây là chocolate!

Khí lực nhấm nuốt cô còn chứ?

Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng mà chảy nước mắt ra ngoài, suy yếu nhai nuốt khối chocolate.Miễn cưỡng nuốt khối chocolate xong thì qua hồi lâu nàng mới có khí lực lại.

Chậm rãi đứng lên, chờ mong vô cùng nhìn qua Nhạc Trọng.

Nàng muốn ăn cái gì đó.Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng chậm rãi nói:- Tôi cứu cô và tiểu bất điểm ngoài kia.

Nếu như các người muốn đi theo tôi thì về sau phải phục tùng mệnh lệnh của tôi.

Trong năng lực của tôi tôi sẽ giúp các người được ăn no và an toàn.

Không muốn thì tôi cũng không miễn cưỡng, chúng ta sẽ chia tay ở đây.Trước mắt Nhạc Trọng nhìn qua gương mặt dính đầy tro bụi và khói dầu của Trác Nhã Đồng, tóc tai bù xù, trên người còn có vị chua của mồ hôi.

Nàng đã mấy tháng chưa tắm rửa rồi, trên người tự nhiên hôi chua khó ngửi.

Đáy lòng của Nhạc Trọng mơ hồ cũng không muốn mang theo Trác Nhã Đồng và tiểu bất điểm vướng víu lên đường, tới cứu các nàng là bởi vì trong nội tâm của hắn vẫn còn điểm mấu chốt.

Nếu như đối phương cự tuyệt thì hắn sẽ quay người rời đi.- Tôi tên là Trác Nhã Đồng, bên ngoài là con gái Vân Thải Vi.

Chúng tôi nguyện ý đi theo anh, phục tùng mệnh lệnh của anh.Trác Nhã Đồng có chút suy yếu đáp.

Nàng biết rõ bây giờ là sống chết trước mắt, nếu như không theo nam nhân này rời đi, mẹ con các nàng sẽ chết đói ở đây.- Ăn những thứ này vào và nghỉ ngơi một chút1Nhạc Trọng mang theo mười khôi đường và kẹo và x em. on l.i.ne, t ại k.k,t.ruy.e-n..co m. ba khối chocolate, một khối bánh ngọt nhỏ đưa cho Trác Nhã Đồng, thản nhiên nói:- Cô bây giờ bị đói quá lâu rồi, chỉ có thể ăn những thứ này.

Chờ cô tốt hơn một chút tôi sẽ cho cô ăn no.Trác Nhã Đồng nhìn thấy Nhạc Trọng móc ra ba khối chocolate, đường và kẹo, trong mắt hiện ra một tia hào quang nóng rực, nắm lấy một khối chocolate, hai tay run rẩy mở bao gói ra, thập phần không phong độ nhai nuốt thật nhanh, đồng thời hai tay bắt lấy bánh ngọt nhỏ kia, run rẩy lột bao gói ra.Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng ăn như hổ đói và hỏi:- Biết lái xe không?- Biết!Trong mồm của Trác Nhã Đồng bây giờ là thức ăn, yết hầu ứng một tiếng.

Sau đó nàng cầm lấy chai nước khoáng lên uống một ngụm, vội vàng nói:- Trong gara bên cạnh có một chiếc porsche, bên trong xăng còn đủ chạy sáu mươi cây số.Trác Nhã Đồng biết rõ phải bày ra giá trị lợi dụng cho nam nhân này biết.

Bằng không đợi nàng chính là có khả năng bị vứt bỏ.

Nàng trốn ở nhà này lâu ngày.

Mấy tháng qua nàng không dám ra ngoài, cũng nhìn thấy không ít người trong tận thế đi tới đây và bị những tang thi kia thôn phệ không còn.

Cũng bởi vì những người kia chỉ biết tiêu hao lương thực, cũng chỉ có thể đi tới cửa hàng tìm kiếm thức ăn mà thôi.Mười ngày trước trong ngôi nhà bên cạnh có một người không chịu đói khát nên chay ra khỏi nhà.

Mưu toan nhảy vào trong siêu thị kia.

Kết quả lại bị tang thi thôn phệ huyết nhục, đó là những màn mà Trác Nhã Đồng nhìn thấy người sống bị ăn thịt.

Làm cho nàng không dám đi ra khỏi nhà này tìm kiếm thức ăn.Nhạc Trọng khẽ chau mày, loại xe porsche thể thao này trong tận thế không dùng được.

Loại xe này bị tang thi đánh mấy lần sẽ biến hình, chỉ có xe việt dã như Hammer và Đông Phong kilocalo như là xe tải hạng nặng mới có thể đụng bay, nghiền nát và chịu công kích mà không biến dạng.Nhạc Trọng nhìn thấy Trác Nhã Đồng vô cùng suy yếu kia, móc ra một khối thịt thú trong trữ vật giới chỉ đưa cho Trác Nhã Đồng nói:- Ăn nó.Trác Nhã Đồng dịu dàng ngoan ngoãn tiếp nhận khối thịt thú trong tay của Nhạc Trọng và ăn vào, sau khi nàng ăn thịt thú này không bao lâu, một cổ dòng nước ấm chảy xuôi trong cơ thể của nàng, khí lực nàng cũng không ngừng khôi phục lại.Vẻ mặt Trác Nhã Đồng kinh hỉ nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Đây là bảo bối gì?Nhạc Trọng nhìn thấy Trác Nhã Đồng đúng là nhanh chóng khôi phục lại khí lực, trong mắt cũng hiện ra thần sắc kinh dị.- Cô có thể tự mình đi lại không?

Tôi không thể ở nơi này lâu.Trác Nhã Đồng dùng sức khẽ chống người.

Lung la lung lay đứng lên.

Tuy Trác Nhã Đồng vẫn cảm giác thân thể yếu ớt, thân thể đã có một chút khí lực.

Nàng nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Tôi có thể đi!- Đi thôi!Nhạc Trọng nhìn Trác Nhã Đồng sau đó đi ra ngoài.Nhạc Trọng ý niệm khẽ động, bạch cốt một tay ôm lấy Vân Thải Vi.

Giống như ôm lấy con mèo nhỏ đi ra ngoài.Trác Nhã Đồng tiến vào ga ra, đem chiếc porsche chạy ra ngoài.Nhạc Trọng ngồi vào tay lái phụ, Vân Thải Vi cùng Lưu Nhị Hắc ngồi ở phía sau.Bạch cốt thì cầm lấy búa lớn đi ở phía trước chém giết đám tang thi bị âm thanh động cơ hấp dẫn mở đường.Những tang thi bình thường vừa tới gần chiếc xe thì bị một búa chém giết, ngay cả tới gần xe cũng không được.Dưới sự hộ vệ của bạch cốt, Nhạc Trọng lúc này nhanh chóng ra khỏi Trần Thôn.Thời điểm đi tới con suối nhỏ, Nhạc Trọng lại bảo Trác Nhã Đồng dừng xe lại thản nhiên nói:- Cô và Thải Vi xuống tắm rửa đi.Mặt của Trác Nhã Đồng hồng lên, nàng lập tức xuống xe đi qua con suối nhỏ kia.

Nàng cũng biết bản thân mình mấy tháng không tắm rửa rồi, thân thể nhất định thối không ngửi được.Nhạc Trọng cũng cầm lấy tay của Vân Thải Vi và tiểu loli dẫn tới bờ suối.- Anh có thể quay đầu lại không?Do dự một hồi Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng thỉnh cầu.

Nàng dưới ánh mắt của người khác nhìn tắm rửa thì không quen.Nhạc Trọng nhìn qua Trách Nhã Đồng thản nhiên nói:- Mặc dù ở dã ngoại không có tang thi.

Nhưng mà có biến dị thú càng đáng sợ hơn nữa.

Nếu như hai người các cô không muốn được bảo hộ.

Tôi có thể chờ ở trên.Trác Nhã Đồng đã giật mình.

Vội vàng nói:- Không nên đi!Nói xong do dự một hồi.

Trác Nhã Đồng và Vân Thải Vi mặc quần áo đi vào trong dòng suối nhỏ.Suối nhỏ này nước không sâu, chỉ tới bên hông mà thôi, nước suối trong vắ trừ đán cá và tôm nhỏ thì cũng không có biến dị thú đáng sợ bên người.Trác Nhã Đồng cùng Vân Thải Vi hai người vừa tiến vào trong dòng suối nhỏ, chợt dùng sức kỳ cọ thân thể của mình.Sau tận thế thì bởi vì lo lắng bị lây, Trác Nhã Đồng cùng Vân Thải Vi cũng không dám tắm rửa, các nàng chỉ dám dùng nước tinh khiết và nước suối mua được từ trước để uống.

Đây là lần đầu tiên nàng tắm rửa qua ba tháng nay.Vân Thải Vi cũng ăn thịt thú Nhạc Trọng cho, mặc dù không có lập tức hồi phục khí lực ngay, nhưng mà cũng có một ít khí lực.Nhạc Trọng nhàm chán ngồi nhìn qua hai nữ nhân lớn nhỏ đang tắm.

Dã ngoại trong tận thế thì biến dị thú hung hãn tồn tại, hắn chỉ cần hơi chút không chú ý thì hai nữ nhân này sẽ chết.- Tôi đã tắm rửa tốt!

Có thể cho tôi quần áo không?Âm thanh ngọt ngào thập phần ôn nhu vang lên bên tai, Nhạc Trọng nhìn qua âm thanh này, hô hấp trở nên dồn dập.Chỉ thấy một nữ nhân tóc dài đen, da thịt như tuyết, hình thể thon dài, lồi lõm hiện ra, khuôn mặt như vẽ, xinh đẹp tuyệt trần, thân thể mỹ nữ thành thục tràn ngập sức sống hiện ra trước mặt của hắn.Quần áo ướt trắng đẫm dán sát lên thân thể đầy đặn của Trác Nhã Đồng và ôm sát lấy thân thể mê người của nàng.

Chương 223: Đẫy ngã Trác Nhã Đồng. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng thậm chí có thể nhìn thấy viền ren quần tơ màu trắng và màu đen ở khu vực thần bí của nàng đang rỉ nước.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Trác Nhã Đồng, yết hầu hơi khô khốc, một cổ tà hỏa từ trong mắt của hắn hiện ra ngoài, tiểu đệ của hắn bắt đầu chào cờ rồi.

Hắn quá bận rộn chiến đấu, sưu tầm vật tư, phê duyệt văn bản tài liệu, suy nghĩ thế lực tương lai của mình như thế nào, mỗi một ngày đều loay hoay bận muốn chết.

Đã có rất nhiều ngày không quan hệ với nữ nhân của mình.

Lúc này nhìn thấy cảnh này thì xúc động trong lòng mãnh liệt, hắn muốn chiếm hữu thân thể cực kỳ xinh đẹp này, tràn ngập hương vị thành thục mê người.Trác Nhã Đồng cũng cảm giác được ánh mắt tràn ngập tính xâm lược của Nhạc Trọng nhìn qua.

Loại ánh mắt này nàng hết sức quen thuộc, trước tận thế có rất nhiều nam nhân dùng ánh mắt xâm lược này nhìn qua nàng, nhưng mà bởi vì sợ hãi gia thế của nàng mà không dám hành động gì.

Có người dùng hành động thân sĩ để che dấu hắc ám trong lòng.Nhạc Trọng bước lên như mũi tên và ôm lấy Trác Nhã Đồng.Trác Nhã Đồng phát ra một tiếng thét kinh hãi, vội kêu lên:- Không muốn.

Không nên ở chỗ này, tiểu Vi còn đang nhìn thấy.Trác Nhã Đồng nói ra lời này đã chuẩn bị làm nữ nhân của Nhạc Trọng rồi.

Nhưng mà nàng không muốn cảm thấy thẹn khi làm chuyện này trước mặt con gái của mình.Vân Thải Vi lúc này dùng ánh mắt vô tội nhìn qua Trác Nhã Đồng đang bị Nhạc Trọng ôm lấy.

Trong mắt hiện ra hào quang kỳ dị.- ngu,ồn- : kk t ru.y e n .com Bạch cốt!Nhạc Trọng phát ra một tiếng gầm nhẹ như dã thú.Xương cốt của bạch cốt kéo dài tới trước người của Vân Thải Vi, bàn tay lớn bắt lấy quần áo của Vân Thải Vi lên.

Xương cốt co rụt lại, đem Vân Thải Vi nắm vào trong tay.Nhạc Trọng trực tiếp đem Trác Nhã Đồng xoay người lại, dùng tay bắt lấy bờ mông đầy đặn của nàng, kéo lấy bờ mông của nàng chỉa ra phía sau, sau đó lại dùng sức đẩy vào trong từ sau lưng.Một cảm giác vô cùng dễ chịu hiện ra trong lòng của Nhạc Trọng.

Hắn tùy ý xâm phạm thân thể tuyệt mỹ này.

Làm cho mỹ nhân trước người của mình cũng vang lên âm thanh rên rỉ.Sau khi quan hệ xong, Nhạc Trọng lúc này mang theo Trác Nhã Đồng xuống suối tắm rửa và đi lên.- Mặc vào đi.Nhạc Trọng từ trong bọc sau lưng lấy ra bộ áo sơ mi trắng ném cho Trác Nhã Đồng.

Đầu tiên hắn mang theo trong trữ vật giới chỉ cũng chỉ có loại quần áo này, không có đồ nữ nhân.Trác Nhã Đồng hơi do dự một chút, ở trước mặt Nhạc Trọng thay quần áo, đem thân thể hoàn mỹ của nàng hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng.Nhìn qua bờ mông vểnh lên của Trác Nhã Đồng vì quần quá chật, hai ngọn núi đôi của nàng nhô lên như muốn xé nát áo sơ mi, nàng do dự một hồi quay người lại.- Thật chật!Sau khi quan hệ xác thịt với Trác Nhã Đồng thì Nhạc Trọng cũng đổi giọng với nàng.- Tôi biết rồi!

Sau này tôi sẽ tìm cho cô một bộ khác.Trác Nhã Đồng ôn nhu gật đầu nói:- Ân!Nhạc Trọng dùng ánh mắt đầy tình cảm nhìn qua Trác Nhã Đồng.

Thoáng ôm nàng vào trong ngực, đem bàn tay lớn đưa vào trong quần áo của nàng, cầm lấy bộ ngực đầy đặn và tràn ngập tính đàn hồi, nghe được mùi hương sau khi tắm rửa của nàng.- Vân Thải Vi là con gái của cô sao?

Tôi thấy cô bay giờ chỉ chừng hai mươi bảy tuổi.

Tại sao có con gái lớn như vậy?Trác Nhã Đồng cho hắn cảm giác mê người, thành thục vũ mị.

Nhạc Trọng đã xem nàng như nữ nhân của mình rồi, hắn mở miệng muốn tìm hiểu về nàng.

Nếu là nữ nhân bình thường thì Nhạc Trọng không có hứng thú này.Trác Nhã Đồng yếu đuối nằm trong nưực Nhạc Trọng, chậm rãi kể rõ chuyện của mình cho Nhạc Trọng biết.Trác Nhã Đồng năm nay chỉ mới hai mươi tám tuổi, đang đứng ở tuổi hoàng kim của nữ nhân.

Con gái Vân Thải Vi năm nay cũng chỉ có mười một tuổi.

Thời điểm nàng mười sáu tuổi thích một nam nhân, hơn nữa cùng nam nhân kia ăn vụng trái cấm.

Không lâu sau mang thai hài tử của nam nhân kia, hơn nữa sinh ra.

Nam nhân kia thấy Trác Nhã Đồng sinh con thì liền trút bỏ gánh nặng nuôi con và trách nhiệm cho Trác Nhã Đồng, sau đó chia tay.Gia tộc của Trác Nhã Đồng chính là đại gia tộc.

Biết rõ chuyện này thì trưởng bối trong nhà rất giận dữ.

Đem Mang hai mẹ con các nàng đưa tới thôn xóm nhỏ, xem như bỏ ra ngoài.

Trác Nhã Đồng cũng thập phần kiên cường dựa vào cố gắng và một ít trợ giúp từ cha mẹ cùng uy danh của gia tộc, dần dần kinh doanh ra một sự nghiệp không nhỏ.

Trước tận thế nàng cũng là một phú bà có gia thân hơn mấy trăm vạn.Thời điểm tận thế thì Trác Nhã Đồng đang chuẩn bị ăn party với con gái.

Trước đó cất giữ nhiều thức ăn, bánh ngọt, đồ uống.

Do trữ nhiều vật tư cho nên nàng và con gái có thể chèo chông tới bây giờ đợi đến lúc Nhạc Trọng cứu viện.Nhạc Trọng có chút bá đạo nói ra:- Từ giờ trở đi cô là nữ nhân của tôi.

Không cho phép nam nhân khác đụng vào cô.

Cũng không cho cô thích nam nhân khác.

Nếu như bị tôi phát hiện thì tôi sẽ không bỏ qua cho cô.- Biết rõ!

Lão công!Trác Nhã Đồng lười biếng như con mèo nhỏ chui rúc vào trong ngực của Nhạc Trọng làm nũng nói ra.

Nhiều năm như vậy nàng mới làm nũng với người khác, nhất là nam nhân.Nếu như bị những nam nhân trước tận thế nhìn thấy Trác Nhã Đồng hiện giờ thì nhất định sẽ rớt mắt ra.

Phải biết rằng nàng lúc đầu dùng phong cách nữ cường nhân xuất hiện trong mắt của mọi người đấy, là một nữ nhân tự chủ điển hình.Nếu là ở trước tận thế, nam nhân như Nhạc Trọng tuyệt đối không phải là đối tượng mà Trác Nhã Đồng lựa chọn.

Nàng không dựa vào bất cứ nam nhân nào mà tạo thành sự nghiệp, đây là chuyện khó có được.

Thế nhưng mà sau tận thế lịch duyệt phong phú, lại nhìn thấy tàn khốc của tận thế cho nên Trác Nhã Đồng chỉ có thể lựa chọn dựa vào Nhạc Trọng, nếu không với tư sắc này nàng chỉ ăn đau khổ mà thôi.Nghe được Trác Nhã Đồng là đại mỹ nữ gọi mình là lão công, làm nũng với mình, Nhạc Trọng cảm giác hết sức thoải mái.

Trong nữ nhân của hắn thì cũng chỉ có Quách Vũ có khí chất dung mạo là có thể so được với Trác Nhã Đồng.

Nhưng mà một bên là trẻ trung như trái cây ngọt ngào, một bên này trái cây chín mọng thành thục, phong tình mị người mà tiểu nữ nhân không có được.Nhạc Trọng nhẹ nhàng buông Trác Nhã Đồng trầm giọng nói:- Tốt!

Chúng ta đi thôi!Trác Nhã Đồng sửa sang lại quần áo một chút, nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói:- Ân!Nói xong Trác Nhã Đồng giống như tiểu nữ hài vừa mới yêu, dùng bàn tay nhỏ nhắn tuyết trắng của mình cầm lấy bàn tay lướn của Nhạc Trọng đi lên.Nắm bàn tay nhỏ bé của Trác Nhã Đồng thì trong nội tâm Nhạc Trọng có chút thoải mái.

Tuy hiện giờ hắn phát sinh quan hệ với ba người, thế nhưng mà dắt tay với nữ nhân đi dọc trên đường lại là lần đầu tiên.

Trước kia hắn chỉ có trong chiến đấu, chiến đấu, lại chiến đấu, vì sinh tồn mà nổ lực chiến đấu.

Chương 224: Đẫy ngã Trác Nhã Đồng. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cũng không phải là cường giả thiên tài.

Hắn cũng chỉ có cố gắng, cố gắng không ngừng cố gắng nữa tìm kiếm cơ hội trở nên cường đại hơn.

Từng giọt từng giọt mồ hôi tăng cường lực lượng, tăng cường thế lực của mình.

Lại trải qua nhiều biến cố, cơ hồ ngay cả yêu đương cũng chưa từng hưởng thụ qua bao giờ.Nhạc Trọng cùng Trác Nhã Đồng nắm tay nhau đi lên xe.- Nữ nhân thật xinh đẹp! !

Nàng thật sự chính là Trác Nhã Đồng sao?

Nhạc lão đại thật đúng phúc khí tốt.Lưu Nhị Hắc nhìn qua Trác Nhã Đồng dung mạo xuất chúng, dáng người ngạo nhân thì trong mắt hiện ra một tia khiếp sợ.

Hắn thân là người từng trải, tự nhiên biết rõ vừa rồi Nhạc Trọng cùng Trác Nhã Đồng ở dưới làm chuyện gì.Vân Thải Vi tiểu loli lúc này dùng ánh mắt thiên chân vô tà nhìn qua Nhạc Trọng cùng Trác Nhã Đồng hai người, sau đó dùng ngữ khí ngây thơ hỏi Trác Nhã Đồng.- Mụ mụ, mụ mụ và đại ca ca ở phía dưới chơi trò gì vậy?Lúc này Vân Thải Vi cũng thay bộ quần áo nhân nhân, mặc dù có chút không ra cái gì cả, thực sự khó dấu được vẻ đáng yêu của nàng.Nghe được con gái của mình hỏi như vậy, mặt của Trác Nhã Đồng lúc này đỏ lên, cảm thấy thẹn không thôi.

Nàng không cách nào nói với con gái của mình rằng vừa rồi mình chơi dã chiến với nam nhân a.Nhạc Trọng tiến lên nhìn Vân Thải Vi sau đó dùng ngữ khí chân thật đáng tin nói:- Chúng ta phải đi, Tiểu Vi lên xe đi!- Vâng!

Đại ca ca!Vân Thải Vi chớp mắt mấy cái, không có tiếp tục truy vấn chuyện xấu hổ này với Trác Nhã Đồng, nhu thuận đi lên xe.Trác Nhã Đồng cảm kích nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Cảm ơn!Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng cười cười, trực tiếp ngồi lên vị trí lái phụ.Trác Nhã Đồng lên xe và khỏi động xe rời khỏi nơi này.Chạng vạng tối, bữa tối là thịt nướng, bánh ngọt, sữa.Trác Nhã Đồng cùng Vân Thải Vi đều là người đói lâu ngày, vừa nhìn thấy thịt nướng, bánh ngọt, sữa đều khắc chế không được, ăn như hổ đói.Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng đang ăn như gió cuốn, vỗ nhè nhẹ lưng của nàng và nói:- Ăn từ từ!

Chỗ của tôi còn rất nhiều đồ ăn.- Ân!Gương mặt Trác Nhã Đồng đỏ lên, lúc này mới thả chậm tốc độ ăn uống, hơn nữa cử chỉ cũng bắt đầu ưu nhã lại.

Nàng truyện được copy tại kktruyen.com xuất thân là đại tiểu thư được tiếp thu tri thức quý tộc, cộng thêm dung mạo tuyệt sắc của bản thân, cho dù ăn cơm cũng vô cùng xinh đẹp.Mắt của Vân Thải Vi mở to nhìn qua Nhạc Trọng cùng Trác Nhã Đồng một hồi, tinh quang trong mắt lóe lên.Lưu Nhị Hắc vụng trộm nhìn qua Trác Nhã Đồng hai lần thì không dám nhìn nữa, sợ mình nhìn nữa sẽ bị vẻ thành thục, dã tính, đầy đặn, xinh đẹp ưu nhã của nàng hấp dẫn.- Lão công!

Đầu tôi đau!Trác Nhã Đồng ăn một khối thịt xong, đột nhiên trên mặt đẹp nhiễm một tầng mây đỏ, hai mắt của nàng mờ ảo, thân thể lay động té trên mặt đất.- Chuyện gì xảy ra?Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng ngã xuống bên cạnh, trong nội tâm cả kinh, lập tức ôm nàng vào trong ngực.

Hắn nhìn qua gương mặt của Trác Nhã Đồng không đỏ ửng bình thường, trong nội tâm tuôn tuôn ra dự cảm xấu, hắn lập tức thò tay đặt lên trán của Trác Nhã Đồng và cảm thấy bàn tay nóng rực.- Bị sốt sao?Trong nội tâm Nhạc Trọng trầm xuống.

Bây giờ là trong tận thế nên rất khó tìm thuốc, sinh bệnh thì có khả năng chết rất cao.Nếu như ở căn cứ huyện Thanh Nguyên thì Nhạc Trọng còn có thể điều hai mươi mấy bác sĩ chạy tới xem bệnh cho Trác Nhã Đồng, nhưng mà hiện giờ hắn chỉ có thể đem cỏ cứu mạng và thuốc sốt cho vào miệng của Trác Nhã Đồng và canh giữ bên người.Trong trữ vật giới chỉ của Nhạc Trọng có chứa rất nhiều thuốc.

Dù sao cỏ cứu mạng không phải thần dược vạn năng.

Cỏ cứu mạng uống vào có thể trị nội thương, thoa ngoài da có thể ị liệu ngoại thương.

Thế nhưng mà đối với virus và cảm mạo phát sốt các chứng bệnh thì thúc thủ vô sách.Vân Thải Vi gương mặt đỏ tươi, toàn thân không ngừng chảy mồ hôi, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển kéo bàn tay lớn của Trác Nhã Đồng và Nhạc Trọng sợ hãi hỏi:- Mụ mụ!

Đại ca ca, mụ mụ như thế nào?Trên thế giới này Vân Thải Vi có thể dựa vào cũng chỉ có Trác Nhã Đồng cùng Nhạc Trọng.

Bộ dáng của Trác Nhã Đồng hiện tại làm cho nàng vô cùng sợ hãi.Nhạc Trọng lúc này giúp Trác Nhã Đồng lau sạch mồ hồi trên mặt, lại nhìn qua Vân Thải Vi an ủi:- Đừng lo lắng, tất cả đều tốt!Nhạc Trọng cũng không biết Trác Nhã Đồng xảy ra chuyện gì, nhưng mà chuyện duy nhất hắn biết chính là không thể loạn.

Bởi vì loạn cũng không làm gì được, hắn chỉ là đem Vân Thải Vi kéo ra khỏi người của Trác Nhã Đồng và đưa lên xe.Dù sao thế giới biến dị cho nên các chuyện cổ quái không ngừng xảy ra.

Nếu như Trác Nhã Đồng đột nhiên biến thành tang thi cũng không kỳ quái.Nửa giờ qua đi, một giờ đi qua, khi thời gian trôi qua một ngày một đêm, tuy Trác Nhã Đồng sốt cao không lùi nhưng mà không có dấu hiệu biến thành tang thi.Ngày hôm sau Nhạc Trọng đang nấu cháo cho Trác Nhã Đồng, lại lau mồ hôi trên người của nàng, bận rộn chiếu cố nàng cả ngày, ngừng lại ở chỗ này không có đi tiếp.Sáng sớm ngày thứ ba, Trác Nhã Đồng hơi lay động chân mày, mở con mắt xinh đẹp ra, đập vào mắt chỉ thấy Nhạc Trọng đang nằm bên người của nàng, hiển nhiên hắn chiếu cố nàng cả ngày.Lập tức cảm giác cảm động trong nội tâm Trác Nhã Đồng hiện ra ngoài, trong nháy mắt này nàng cảm thấy mình yêu thích nam nhân nhỏ tuổi hơn mình.Con người là sinh vật tình cảm, Nếu như Nhạc Trọng lúc trước cứu Trác Nhã Đồng cùng Vân Thải Vi thì trong lòng Trác Nhã Đồng tuy có cảm giác cảm kích, nhưng mà không phải cảm động.

Phát sinh quan hệ với Nhạc Trọng bên dòng suối cũng chỉ là báo ân cứu mạng của Nhạc Trọng và bất đắc dĩ trong tương lai mà thôi, khi đó nàng cũng không có yêu mến Nhạc TrọngNhưng khi Trác Nhã Đồng phát hiện Nhạc Trọng thời điểm nàng sinh bệnh thì chăm sóc cẩn thận, trong nháy mắt này nàng mới chính thức yêu mến nam nhân này.

Bởi vì ban đầu hắn xuất phát từ mục đích gì, hắn cuối cùng dốc lòng tự tay chiếu cố nàng bị bệnh, trước tận thế đây là chuyện vô cùng khó, sau tận thế càng đừng nói tới.Trác Nhã Đồng nhịn không được thò tay vuốt ve gương mặt của Nhạc Trọng bên canh.Kỹ năng bị động cảm giác nguy hiểm của Nhạc Trọng có tính cảnh giác rất cao, Trác Nhã Đồng khẽ động thì hắn liền tỉnh lại, tiện tay bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Trác Nhã Đồng nói:- Cô tình rồi!

Tôi đi nấu cháo cho cô uống!Không có I love you, không có những lời lẽ ngọt ngào như rót mật vào tai.

Chỉ một câu nói đơn giản thực sự làm cho nội tâm Trác Nhã Đồng sinh ra một tia cảm động, nội tâm của nàng như có gì đó xúc động.Nhạc Trọng cũng không biết bản thân mình trong lúc vô tình đã đạt được toàn bộ trái tim của nữ nhân tuyệt sắc này.

Hắn lưu lại chiếu cố Trác Nhã Đồng chỉ bởi vì nàng là nữ nhân của hắn, hắn có trách nhiệm chiếu cố nàng.

Tuy hắn lúc ban đầu là vì thân thể và dung mạo nên chiếm hữu nàng, nhưng cũng không có tự đại tới mức chiếm cứ tâm linh của nàng.

Chương 225: Trác Nhã Đồng tiến hóaChỉnh sửa : kktruyen.comTrác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra một tia ôn nhu không nói nên lời.- Tôi đã tốt, để tôi nấu cơm cho!

Chiếu cố nam nhân của mình là bổn phận của nữ nhân mà!Nói xong, Trác Nhã Đồng ngồi dậy.Trác Nhã Đồng vừa ngồi dậy, thân thể tràn ngập mị lực và thành thụ của nàng hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng, đôi mắt như hình viên đạn của hắn hiện tại nhìn chằm chằm vào áo sơ mi của nàng, hắn chưa bao giờ cảm thấy nàng xinh đẹp như thế này cả.Nhạc Trọng chỉ nhìn vài lần, ánh mắt có chút dòi ra khỏi phong cảnh xinh đẹp này.

Nếu chỉ nhìn qua vài lần nữa hắn không dám chắc mình sẽ không đè nàng xuống và quan hệ, hắn sợ mình làm Trác Nhã Đồng vừa khỏi bệnh suy yếu thêm nữa.

Mị lực thành thục của nàng hấp dẫn hắn thật sâu.Trác Nhã Đồng nhìn thấy ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua người mình thì khóe môi nhếch lên, lộ ra vẻ cao hứng.

Đối với mị lực của mình thì nàng rất tự tin.Nhạc Trọng nhìn qua góc lều vải và hỏi:- Thân thể của cô có thay đổi gì khong?Trác Nhã Đồng trầm mặc một hồi, đột nhiên có chút kinh nghi bất định nói ra:- Lão công, hình như tôi đã trở thành người tiến hóa.- Người tiến hóa?Nhạc Trọng nghe danh từ như thế thì chợt sững sờ.

Trong đội ngũ Nhạc Trọng thì người cường hóa có rất nhiều, người tiến hóa cũng chỉ có Diêu Diêu tiểu loli mà thôi, Nhạc Trọng lần đầu tiên nhìn thấy người tiến hóa sinh ra trước mặt của mình.Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn:- Cô có được năng lực kỹ năng gì.

Hoặc là nói thuộc tính nào được cường hóa?Diêu Diêu tiểu loli là tiến hóa loại hình nhanh nhẹn.

Nhạc Trọng đã từng hỏi thăm qua nàng, nàng tiến hóa thì thuộc tính nhanh nhẹn tăng lên thật lớn, hơn nữa mỗi lần tăng cấp ngoài đạt được hai điểm cường hóa từ hệ thống thần ma, nàng có thêm một điểm cố định tăng vào nhanh nhẹn.

Nói cách khác khác hẳn với người cường hóa, người tiến hóa ưu thế càng thêm to lớn.Trác Nhã Đồng vẻ mặt cổ quái, chần chờ một chút và lên tiếng.- Lực lượng của tôi tăng lên nhiều nhất.

Trước mắt đẳng cấp cường hóa của tôi là cấp 1, lực lượng 25, nhanh nhẹn 13, sức sống 12, tinh thần 12, thể lực 12, cường độ 13.- Người tiến hóa ưu thế ghê gớm thật!Nhạc Trọng nghe vậy thì phiền muộn, lại cao hứng.Trác Nhã Đồng có thuộc tính ưu tú như vậy, cho dù nàng chỉ là cấp 1 thì thuộc tính của nàng đã vượt qua người cường hóa cấp 10, nàng có lực lượng cao tới 25, có thể nói là qua một đêm là trở nên mạnh mẽ.

Nếu như nàng toàn lực ra tay, một quyền có thể đánh nát đầu tang thi bình thường.Nhạc Trọng vung tay lên, đem ba quyển sách kỹ năng ném cho Trác Nhã Đồng.- Ba quyển sách kỹ năng này cho cô, chỉ cần cô nghĩ học tập là học được rồi.Ba quyển sách kỹ năng này theo thứ tự là kỹ năng cấp hai sức lực lớn cuồng bạo, kỹ năng cấp hai di động cao tốc, kỹ năng bị động cấp ba cố hóa cự lực.

Kỹ năng cấp ba cố hóa cự lục này Nhạc Trọng chém giết rắn nước biến dị tuôn ra.

Hắn đã học qua một lần, tự nhiên không cần học tập nữa.Trác Nhã Đồng đem ba sách kỹ năng này nắm vào trong tay, tâm niệm vừa xem o,nl i.n,e. t,ại k k,truy e n,.com động, đem ba quyển sách kỹ năng từng hóa thành lưu quang chui vào thức ải của nàng, ngưng tụ hình thành phù văn huyền ảo.Nhạc Trọng lại từ trong trữ vật giới chỉ lấy ra bao tay trắng, giày cường hóa cấp một, Đường đao, phòng hộ phục cấp hai, áo giáp da rắn nước và những trang bị thần ma bị hắn đào thải đưa cho Trác Nhã Đồng.Áo giáp da rắn nước Nhạc Trọng từ trong trữ vật giới chỉ trong lúc chỉnh đốn quân đội thì dư ra.

Dù sao lúc chiến đấu có khả năng tạo áo giáp da chuột vương bị tổn hại, bởi vậy hắn phải giữ lại.Trác Nhã Đồng thay đổi nguyên bộ trang phục xong thì lực lượng cũng đạt tới 41 điểm, tương đương với sức lực gấp bốn lần người bình thường.

Một kỹ bộc phát kỹ năng thì lực lượng của nàng sẽ gấp bảy lần người bình thường.

Tuy nàng cường hóa không kém, nhưng mà không có kinh nghiệm thực chiến gì.

Một đội viên cấp 10 dưới trướng của Nhạc Trọng có thể dễ dàng tiêu diệt Trác Nhã Đồng là người tiến hóa nhỏ yếu này.Nhưng mà tiềm lực cường hóa của Trác Nhã Đồng cũng mạnh hơn người cường hóa rất xa.

Chính là vì như thế, Nhạc Trọng mới hạ tiền vốn lên người của nàng, thoáng cái nện ba quyển sách kỹ năng.- Đây là lực lượng của tôi sao?Trác Nhã Đồng tiện tay đem bao tải lớn trên người của Nhạc Trọng mang lên người mà có chút không dám tin tưởng, nàng lúc trước vô cùng yếu ớt lại có lực lượng như thế này.Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng trầm giọng nói:- Nhã Dồng, cô bây giờ là người tiến hóa, thực lực xa xa bao trùm những tang thi bình thường.

Cô bây giờ đã có được lực lượng, nhưng mà cô lại thiếu đi kinh nghiệm chiến đấu với tang thi chính thức.

Kế tiếp cô phải độc lập giải quyết ba con tang thi.

Trước khi độc lập giải quyết ba con tang thi bình thường, tôi sẽ không xuất thủ.

Cô hiểu chưa?Trác Nhã Đồng cũng không phải là người ngu đần, nàng vô cùng kiên định nhìn qua Nhạc Trọng, cắn răng ngà đáp ứng.- Hiểu rồi!Một đường chạy nhanh, không lâu Nhạc Trọng lúc này xuất hiện trên đường cao tốc đầy ô tô.Trên đoạn đường cao tốc đầy ô tô này cũng có tới mấy trăm con tang thi.Nghe được Nhạc Trọng lái xe poscher thì hơn mười tang thi lung lay đi tới.Nhạc Trọng nhìn qua hơn mười tang thi kia, nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Chỉ chừa một đầu, còn lại toàn bộ tiêu diệt!Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì thân hình của bạch cốt chớp động, giống như tên rời cung nhảy vào trong đám tang thi, huy động búa lớn chém giết tang thi và chỉ chừa lại một con, lúc này mới trở lại bên người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua tang thi kia, nhìn qua Trác Nhã Đồng ra lệnh:- Đi thôi!

Tiêu diệt nó!

Thực lực của cô cđại hơn nó nhiều!

Lực lượng, tốc độ của cô đều trên tang thi, chỉ cần cô có dũng khí sẽ giết được tang thi.Trác Nhã Đồng cầm Đường đao trong tay, đi về phía trước vài bước.

Nàng nhìn thấy gương mặt hư thối kia, nàng nhìn qua hai gò má bị cắn nát nham nhở và lộ ra hàm răng màu vàng của tang thi, hai mắt trắng dã, thân thể khô quắt khủng bố, trong nội tâm tỏa ra vẻ sợ hãi, thân thể có chút phát run, nhịn không được nhìn qua Nhạc Trọng.Đại bộ phận người nếu không có chém giết tang thi đều bị bề ngoài đáng sợ sau khi chết và virus lây nhiếm của chúng mà không dám ra tay, không dám chiến đấu.

Càng đừng nói chém giết tang thi.

Chiến đấu với tang thi cũng là chuyện cần dùng khí, ban đầu ở huyện Thanh Nguyên, Nhạc Trọng không cho người sống sót dùng súng giết tang thi, chỉ khi bọn họ lâm vào tuyệt lộ mới dùng thân thể cận chiến.Đối mặt Trác Nhã Đồng cầu khẩn, Nhạc Trọng bất vi sở động, chỉ nhìn qua nàng nói:- Nếu như cô không muốn trở thành lương thực của tang thi, vậy thì dùng đao trong tay của cô chém đầu của nó đi.- Ngẩn ngơ làm cái gì?Bị Nhạc Trọng quát lớn như vậy, Trác Nhã Đồng cắn răng một cái, quay đầu cầm chặt Đường đao trong tay và chém qua đầu của con tang thi này.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, linh hồn ma hỏa của bạch cốt chớp động nhìn chằm chằm vào Trác Nhã Đồng, chỉ cần nàng hơi không đúng sẽ có gai xương cứu nàng một mạng Chương 226: Thi hải đoạn lộChỉnh sửa : kktruyen.comTuy trong miệng của hắn nói không quan tâm tới sinh tử của Trác Nhã Đồng, nhưng mà hắn cũng không muốn nhìn thấy người có quan hệ chân thật với mình bị chết đi.Trác Nhã Đồng trước tận thế là một nữ cường nhân đấy, mỗi lần nàng nghe Nhạc Trọng thúc dục thì sẽ bộc phát ra tinh thần chiến đấu mạnh hơn.

Nàng cẩn thận từng li từng tí tiếp cận với con tang thi, rất nhanh nàng phát hiện tốc độ của tang thi đúng là quá chậm chạp.

Trong nội tâm nàng an tâm một vòng và nhanh chóng vòng ra sau lưng của tang thi, sau khi tiếp cận lưng của tang thi thì nhanh như chớp chém đầu của tang thi xuống.- Tang thi cũng không có gì ngoài cái này!Sau khi chém chết đầu tang thi đầu tiên, trong nội tâm của Trác Nhã Đồng sinh ra hào khí, sợ hãi về tang thi bị xua tan hơn phân nửa.

Nàng tự hào đi đến bên người của Nhạc Trọng, mỉm cười nhin qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt và ra lệnh.- Đi dẫn ba đầu tang thi tới!Bạch cốt tuân lệnh sau đó lần nữa nhanh như mũi tên lao thẳng vào trong thi đàn, sau khi rời xa thi đàn thì nó lập tức bắt lấy ba con tang thi.Nhạc Trọng chỉ vào ba con tang thi và nhìn qua Trác Nhã Đồng ra lệnh- Đi tiêu diệt bọn chúng!

Nhớ kỹ, trên người của cô là áo giáp da rắn n guồ-n :- k.kt ru y-e-n.com nước có thể ngăn cản được đạn súng trường, chỉ cần không bị chúng đánh trúng đầu thì cô không có gì nguy hiểm cả.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì gương mặt trắng bệch của Trác Nhã Đồng cũng ửng đỏ lên.

Một đầu tang thi nàng còn có lòng tin ứng phó, ba đầu tang thi thì nàng không dám tin tưởng, dù sao nàng chưa từng thành công chém giết nhiều tang thi như vậy.Khẽ cắn môi, Trác Nhã Đồng hít sâu một hơi, đi nhanh tới trước mặt của ba con tang thi này.

Nhưng mà nàng vẫn vô cùng cẩn thận, đi tới trước mặt của một con tang thi, chợt lại lui tới chung quanh tìm kiếm cơ hội.Ba đầu tang thi lung la lung lay bịu Trác Nhã Đồng câu dẫn không ngừng di động, nhưng mà hành động của chúng chậm chạp, trên cơ bản đều là tụ cùng một chỗ, lại cho Trác Nhã Đồng giống như có cảm giác thỏ đua với rùa.Sau khi quay quanh mấy vòng, rốt cuộc Trác Nhã Đồng cũng như mũi tên vọt tới phía trước, vọt tới bên người một con tang thi.Đúng lúc này, một con tang thi khác đã quay người lại, nó thò một tay ra cào lấy người của Trác Nhã Đồng bên này.Trác Nhã Đồng nhìn thấy gương mặt xấu xí của tang thi, bị dọa đến thân thể cứng đờ, bị một trảo của tang thi chộp trúng người.- Mình phải chết! !

Mình phải chết!Trong nội tâm Trác Nhã Đồng hiện ra ý niệm này trong đầu, tay phải của nàng cầm Đường đao dốc sức liều mạng chém vào đầu của tang thi này.Dưới lực lượng gấp bốn lần người bình thường của Trác Nhã Đồng và Đường đao sắc bén thì hai đầu tang thi đã bị nàng chém thành vài khối.Con tang thi cuối cùng tới gần Trác Nhã Đồng, nàng đã điên cuồng cho nên chém qua mấy đao..Sau khi chém chết ba đầu tang thi, miệng lớn của Trác Nhã Đồng thở hổn hển, vẻ mặt tái nhợt.

Cho dù là người cường hóa chém giết tang thi bình thường cũng có mệt mỏi, nhưng mà người tiến hóa như nàng lại dùng sức chém tang thi thành vài khối cho nên lãng phí nhiều khí lực.Lưu Nhị Hắc ở xa xa nhìn qua Trác Nhã Đồng dễ dàng bầm thây của tang thi, con mắt mở to ra.

Hắn không nghĩ tới Trác Nhã Đồng nhu nhược đường Nhạc Trọng cứu giúp thì bây giờ có thể bầm thây của tang thi, đây chính là chuyện cả đám đàn ông cũng không làm được.Lưu Nhị Hắc nhìn qua ba con tang thi bị Trác Nhã Đồng chém giết, trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực.- Quá thần kỳ, Nhạc lão đại rốt cuộc dùng phương pháp gì mà có thể làm cho người bình thường trong vài ngày ngắn ngủi trở nên cường đại như vậy?

Nếu như mình có thể trở nên mạnh như vậy thì quá tốt rồi.- Chờ một chút!

Hắn đã từng nói qua, mình mặc áo giáp da rắn nước có thể ngăn cản công kích của tang thi.Trác Nhã Đồng qua một hồi lâu, mới nhớ tới Nhạc Trọng nói chuyện với nàng, nàng nhìn qua chỗ bị tang thi đánh trúng.

Chỉ thấy áo sơ mi mà nàng mặc thị phá một lỗ nhưng mà áo giáp da rắn nước lại không tổn hại gì..- Tôi sẽ dạy cho cô làm như thế nào chém giết tang thi!

Coi kỹ nhé!Nhạc Trọng đi đến bên người của Trác Nhã Đồng và nói một câu nhàn nhạt và nhảy vào trong thi đàn.Nhạc Trọng đi vào đống xe cộ bị vứt bỏ kia, hung hăng một cước đạpk vào một chiếc Audi tạo ra tiếng vang thật lớn.Hơn mười tang thi di động tới nơi này.Nhạc Trọng bước vào trong thi đàn, ánh đao như luyện, tất cả tang thi vừa mới tiếp cận hắn đều bị một đao chém bay đầu.

Hơn mười đầu tang thi vây quanh, tang thi đồng thời phát động công kích thì hắn lại lui ra sau một bước, tránh đi đại bộ phận công kích của tang thi, mặc cho vài đầu tang thi đánh lên người của hắn, sau đó ánh đao lóe lên và cắt đầu của những tang thi này giống như lúa mạch vậy.

Rất nhanh hơn mười tang thi bị Nhạc Trọng chém giết hầu như không còn, một đầu không lưu.Trác Nhã Đồng nhìn thấy Nhạc Trọng dễ dàng chém giết hơn mười đầu tang thi mà sắc mặt không đổi, lúc này nàng nhận ra chênh lệch giữa nàng và Nhạc Trọng, nhưng mà trong lòng lại vui mừng.

Nam nhân lợi hại như vậy chính là lão công của nàng, nàng không vui không được.Sau khi chém giết hơn mười đầu tang thi, Nhạc Trọng trở lại bên người của Trác Nhã Đồng và giảng thuật làm cách nào ứng phó với công kích của tang thi, làm thế nào thích ứng với chiến đấu của tang thi.Sau khi giảng thuật xong thì Nhạc Trọng lại cho Trác Nhã Đồng đi vào trong tang thi chiến đấu cường hóa.

Dù sao có áo giáp da rắn nước hộ thể, chỉ cần không gặp phải tang thi tiến hóa và sơ hở quá lớn, Trác Nhã Đồng sẽ không có việc gì.

Hơn nữa bên người Trác Nhã Đồng còn có một bạch cốt vụng trộm bảo vệ nàng đấy.Từ khi Trác Nhã Đồng chiến đấu với tang thi càng nhiều thì càng ngày càng thuần thục, tốc độ nàng chém giết tang thi tăng lên thật nhanh.

Vốn thuộc tính cường hóa của nàng còn mạnh hơn người cường hóa cấp 10, lại có trang bị mạnh thì đương nhiên không sợ tang thi, chém giết tang thi bình thường quá dễ dàng.

Hao phí một buổi sáng thì tang thi ở khu vực này bị Trác Nhã Đồng chém giết, trong đó còn có một đầu.Sau khi chém giết nhiều tang thi thì Trác Nhã Đồng cũng thăng cấp lên cấp 8, đạt được cường hóa thật lớn.

Lực lượng của Trác Nhã Đồng không thiếu, khuyết thiếu là thể lực, bởi vậy Nhạc Trọng bảo nàng đem 14 điểm cường hóa toàn bộ tăng vào thể lực.

Đồng thời cũng như Nhạc Trọng sở liệu, Trác Nhã Đồng là người tiến hóa mỗi khi tăng lên một cấp đều đạt được 1 điểm cường hóa lực lượng.

Hiển nhiên nàng là người tiến hóa hệ sức mạnh.Sau khi thanh lý tang thi khu vực này không lâu, Nhạc Trọng mang theo Trác Nhã Đồng chạy dục theo cao tốc tới huyện Thanh Nguyên.Lái xe được hai câu số, Nhạc Trọng chợt dừng lại, mtooj đám tang thi cấu thành thi hải giống như vô biên vô hạn ở trước mặt, cắt đứt đường đi tới huyện Thanh Nguyên.

Chương 227: Đoàn xe người sống sót. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNgồi trong chiếc xe, Trác Nhã Đồng, Lưu Nhị Hắc nhìn qua thi đàn giống như biển ở trước mặt, sắc mặt vô cùng tái nhợt.

Tang thi nhiều như biển thế này bọn họ mới nhìn thấy lần đầu tiên, đối mặt với thi đàn như biển này thì nhân lực có chút nhỏ bé.Nhạc Trọng nhìn qua tang thi bên kia, trầm mặc một chút và nhanh chóng bò lên đỉnh một cây đại thụ.Nhạc Trọng đứng ở ngọn cây cao mười thước cho nên tầm mắt cũng khoáng đạt hơn nhiều, hắn có thể nhìn thấy mấy cây số trước mặt đầy kín tang thi, nhét đầy tất cả khe hở.

Ở chỗ xa có vô số tang thi như nước lũ, chắn đường đi của bọn họ vô cùng kín.Trừ phi Nhạc Trọng lẻ loi một mình thì hắn sẽ đi qua theo đường núi, nếu không hắn căn bản không cách nào xông qua thi hải này.

Cho dù hắn phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, lợi dụng các loại thủ đoạn gai xương kéo dài, dù vậy cũng không thể vượt qua.Thi đàn tang thi khổng lồ này không có bất động, mà là dọc theo đường cao tốc chậm rãi đi tới, không biết đi tới nơi nào.- Quay đầu lại!Nhạc Trọng quan sát thi hải một hồi lâu, từ trên ngọn cây đi xuống, sau khi lên xe và quyết đoán nói với Trác Nhã Đồng.Thi hải không phải là Nhạc Trọng không gặp, nhưng mà không đủ sức ứng phó, việc cấp bách của hắn hiện giờ là tìm kiếm radio.

Dùng radio liên hệ thế lực phương xa.Trác Nhã Đồng quay đầu xe lại, lập tức tăng ga chạy về phương xa.Nhạc Trọng vừa chạy không xa, một đoàn gồm năm chiếc xe buýt, bốn chiếc Đông Phong kilocalo, hai chiếc Hammer, ba chiếc Jeep, bốn chiếc xe con chạy tới, chặn ở trước mặt chiếc xe của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn thấy đoàn xe này xuất hiện, hắn nhíu mày lại, vung tay lên, Trác Nhã Đồng dừng lại.Nhạc Trọng lộn tay một cái và một khẩu súng tiểu liên hiện ra trước mặt của hắn.Súng tiểu liên này đường kính hơi nhỏ, kết cấu đơn giản, thể tích nhỏ, sức nặng nhẹ nhưng chính xác tốt, hỏa lực gần, hộp đạn lắp đạn năm mươi viên.

Tuy uy lực của nó không thể phá phòng ngự của L2 nhưng mà dùng để đối phó nhân loại lại không gì tốt hơn.- tr uy ện được c op,y- t ạ i .k ktr.u.yen..com Cầm!Nhạc Trọng đem khẩu súng ngắn K54 ném cho Trác Nhã Đồng.Đối phó tang thi, chiến đấu cận thân là được.

Đối phó nhân loại thì dùng súng giải quyết an toàn hơn.

Nhạc Trọng không rõ ràng lắm đoàn xe đối diện là phương nào, cần phòng bị là không thể thiếu.Trác Nhã Đồng nhìn Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra thần sắc kinh ngạc, nàng không biết Nhạc Trọng làm như thế nào mà biến ra được một khẩu súng tiểu liên và một khẩu K54.- Trên người anh ta cất giấu bao nhiêu bí mật?Trác Nhã Đồng tiếp nhận khẩu súng ngắn K54, vuốt vuốt một cái và nhìn qua Nhạc Trọng nghĩ thầm.Đoàn xe kia nhìn thấy Nhạc Trọng ở trên xe, một chiếc Jeep dừng lại, trong đó có bốn nam nhận đi ra.Trong ta ba tên nam tử cầm súng trường 81, tên nam tử cầm đầu dáng người khôi ngô, vác trên lưng một khẩu súng tiểu liên 79, bên hông còn cầm lấy Phảng Chế Đường Đao, ăn mặc trang phục chỉnh tề đi tới, giống như báo săn vận sức chờ phát động.Nhạc Trọng từ trên xe đi xuống, bước ra ngoài.Bốn người kia nhìn thấy ám ma đao bên hông, trong tay Nhạc Trọng lại cầm thấy súng tiểu liên, ánh mắt đều có chút co rụt lại, nhìn qua Nhạc Trọng tràn ngập cảnh giác, bọn họ không dám đắc tội Nhạc Trọng.Tên nam tử như báo săn cầm theo súng tiểu liên 79 nhìn qua Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Xin chào, tôi là Ngưu Giang!

Vị tiểu huynh đệ này, không biết anh xưng hô như thế nào?- Tôi là Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Ngưu Giang và tiếp tục nói:- Ngưu Giang, các người muôn đi nơi nào?Ngưu Giang không chần chờ, nói thẳng:- Chúng ta muốn đi căn cứ SY ở huyện Thường Hoài.

Nơi đó là căn cứ cho chính phủ lập nên, hơn nữa hiệu triệu người sống sót chung quanh đi qua.Ngưu Giang nhìn qua Nhạc Trọng và vô cùng nhiệt tình mời chào.- Nhạc Trọng huynh đệ, không bằng anh cùng đi với chúng tôi đi!

Mọi người cùng nhau chiếu ứng nhau trên đường đi.Trang bị trên người Nhạc Trọng rất bất phàm, nếu như hắn gia nhập đoàn xe, như vậy lực phòng ngự của đoàn xe tăng lên không nhỏ.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, gật đầu đáp ứng nói- Tốt!Loại căn cứ cỡ lớn của chính phủ chăc chắn có radio tồn tại, Nhạc Trọng cùng Ngưu Giang có tầm nhìn như nhau, tự nhiên sẽ không cự tuyệt cùng đồng hành.Nhạc Trọng gia nhập đoàn xe của Ngưu Giang và đoàn xe tiếp tục chạy về phương xa.Lúc chạng vạng tối, đoàn xe lựa chọn một nơi hoang dã hạ trại.Trong đoàn xe này tuôn ra chừng hơn hai trăm người sống sót.

Những người sống sót vừa xuống xe thì lấy chén nồi và bồn ra, tiểu hài tử, phụ nữ thì đi nhặt củi khô, bắt đầu nhóm lửa nấu cơm.Trong hai trăm người sống sót này, đại bộ phận người sống sót quần áo tả tơi, bộ dạng đói ăn.

Nhưng mà những người này đều cố sống sót.Trong đó vài nhóm mỗi người dùng một tên cầm đầu, một nhóm lấy tên bụng phệ cầm đầu.

Ở bên cạnh hắn tụ tập năm tên nam nhân, còn có tám tên nam tử sức vóc không kém đi cùng nhau.

Một nhóm người đều dùng một tên mặc đồng phục cảnh sát cầm đầu, bọn họ trên người đều có súng tiểu liên 79.

Một nhóm người dùng Ngưu Giang cầm đầu, nhân số cùng là chín người, mỗi trên thân người đều treo súng trường 81, súng tiểu liên 79.

Một nhóm người dùng tên nam tử đeo kính mắt chừng ba mươi tuổi cầm đầu, tụ tập ba mươi bốn người.

Tụ tập chung quanh tên nam tử đeo mắt kính này có ba mươi bốn người, đều là học sinh trung học chừng mười ba mười bốn tuổi.Đây chỉ là vài nhóm thế lực lớn nhất.

Những người sống khác đều dùng đơn vị gia đình nhỏ lẻ, cũng không có ôm thành đoàn.Nhạc Trọng từ trên xe đi xuống dưới.Trác Nhã Đồng mang theo Vân Thải Vi tên tắm rửa nấu cơm.

Lưu Nhị Hắc thì phụ trách đi nhặt củi khô.Nhạc Trọng từ trong thùng xe lấy ra hai cái lều quân dụng và dựng lên.Hai cái lều quân dụng vừa dựng lên thì lập tức đưa tới ánh mắt của hơn hai trăm người.

Sau tận thế với nhân loại thì cái gì là quan trọng nhất, đáp án chính là lương thực.

Thời điểm hơn hai trăm người sống sót đang lẩn trốn, đại lượng lương thực đều nhét vào trong xe, lều vải hành quân không phải là nhu yếu phẩm, trong đội xe không ai giữ nó cả.- Lều vải hành quân!

Bọn họ cho rằng mình đang dạo chơi dã ngoại sao?Một tên học sinh trung học ghen ghét nhìn qua lều vải của Nhạc Trọng và thấp giọng nói một câu.Bây giờ là ở dã ngoại, nhiệt độ hạ tấp.

Không có lều vải hành quân cho nên mọi người đều chen chúc trong xe mà ngủ, tứ chi không mở rộng nên rất khó chịu.Một tên học sinh trung học hừ lạnh, có chút ghen ghét nhìn qua bọn người Nhạc Trọng và nói:- Đừng đi quản khỉ gió gì tới người ta.

Chờ bọn chúng ăn xong lương thực thì sẽ biết mình sai lầm thế nào.Thời điểm mọi người đang ghen ghét thì một tên trung niên đeo mắt kính, dáng người có chút gầy gò bên cạnh tên mập mạp mang theo cảm giác kiêu căng đi tới chỗ của Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Tôi là Hà Dã.

Vị tiểu huynh đệ này xưng hô như thế nào?"

Chương 228: Đoàn xe người sống sót. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua tên này, thản nhiên nói:- Tôi là Nhạc Trọng.

Anh có chuyện gì?- Tôi là lái xe của thư ký Hoàng huyện Giao Nguyên, vị bên kia chính là thư ký Hoàng của huyện Giao Nguyên.Hà Dã chỉ qua tên mập mạp đang đứng bên kia và nói ra:- Bây giờ là mùa thu, gió đêm rét lạnh.

Tôi hy vọng anh có thể tặng lều vải này cho thư ký Hoàng.

Tương lai tới căn cứ SY, thì thư ký Hoàng sẽ không bạc đãi các người.

Dùng thân phận của thư ký Hoàng thì trở nên nhân viên công lực nồng cốt trong căn cứ là không có vấn đề gì.Nói xong Hà Dã tự tin nhìn qua Nhạc Trọng.

Tuy thế giới hiện tại đã biến dị, nhưng mà tại thành phố SY có thành lập căn cứ cho người sống sót.

Thư ký Hoàng trước tận thế là một huyện trưởng, là cán bộ hàng thật giá thật.

Chỉ cần tới căn cứ thành phố SY và liên hệ với tổ chức sẽ trở thành nhân viên nồng cốt.Với thân phận này thì ở trong căn cứ sẽ trở thành nhân viên công lực.

Đủ để cho rất nhiều người đánh vỡ đầu đi tranh thủ.

Hà Dã không tin Nhạc Trọng sẽ cự tuyệt đề nghị này.Nhạc Trọng chán ghét nhìn qua Hà Dã và lạnh lùng nói:- Không có hứng thú.

Mời anh quay về.Sắc mặt Hà Dã nghe vậy thì biến đổi, hắn nhìn qua khẩu súng tiểu liên trên người của Nhạc Trọng thì không dám nói ra câu ngoan thoại nào cả, trực tiếp xám xịt trở lại bên người chủ tử của mình.Thư ký Hoàng nhìn qua Hà Dã, hắn lại hỏi:- Hà Dã, như thế nào rồi?Hà Dã ủy khuất nói:- Thư ký Hoàng, hắn không chịu tặng lều vải cho ngài.Sắc mặt thư ký Hoàng hơi đổi, nhìn qua Hà Thương nói ra:- Tốt.

Tôi biết rõ, anh đi xuống nghỉ ngơi đi, chuẩn bị cơm nước.Tuy ngoài miệng không đề cập tới, trong lòng thư ký Hoàng lại đang ghi hận với Nhạc Trọng.

Hắn gần đây tính trước làm sau, lúc này trong tay hắn không có bất kỳ lực lượng nào, muốn động tới Nhạc Trọng chỉ sợ sẽ dùng bản thân mình bồi lên, hắn tự nhiên sẽ không ngu xuẩn như vậy.

Nơi này còn có không ít người sống sót, mặc dù có năm tên cảnh sát trước tận thế, thế nhưng mà cảnh sát là từ nơi khác trốn tới, cũng không thế nào mua sổ sách thư ký huyện Giao Nguyên của hắn.Không lâu Trác Nhã Đồng đã cùng Vân Thải Vi nấu xong cơm gạo nóng hỏi.

Mặt khác ở bên kia Nhạc Trọng đã dựng giá nướng lên, bắt đầu trực tiếp nướng thịt Hắc Lân Hung Trư.Từng giọt mỡ heo nhiểu lên lửa, bắn ra một tia lửa mạnh.

Một hương thơm thịt nướng tỏa ra chung quanh.- Hương vị gì vậy?- Là thịt nướng!

Ai nướng thịt?Những người sống sót cái bụng đang reo vang, lúc này nghe được mùi thịt nướng thì chợt quay đầu lại, nhìn sang nơi đang nướng thịt.

Nhìn thấy một màn làm bọn họ vô cùng ghen ghét, Nhạc Trọng đang không ngừng nướng thịt, vừa đang thoa gia vị lên thịt nướng, bộ dáng rất hưởng thụ.Một tru y ện ,đ.ư ợ c. co-py ,tạ-i -k.k t,ru.ye n. c om tên học sinh trung học nhìn qua Nhạc Trọng đang nướng thịt thì chảy nước miếng.- Thịt nướng, nếu cho tôi một miếng thì làm gì cũng cam lòng.- Đúng vậy a!Một học sinh trung học nhìn vào trong cái chén của mình thì không có gì ngoài vụn bánh mì, hiếm hoi lắm mới có mấy hạt cháo loãng, nhìn qua Nhạc Trọng đang nướng thịt, lúc này nuốt nước miếng.Sau tận thê thì tất cả tất cả người sống sót đều vô cùng thiếu lương thực.

Bọn người Ngưu Giang ở trên đoàn xe hơn hai trăm người này trong ba tháng qua không ngừng chạy loạn khắp nơi.

Bọn họ tập hợp cùng một chỗ, tìm kiếm vật tư, cũng chết không ít người, vật tư tiêu hao đã sắp cạn, rất nhiều người đã đói bụng không chịu nổi.

Chỉ có chiến lực sưu tầm vật tư chủ yếu và bọn quan viên chính phủ như thư ký Hoàng mới miễn cưỡng được ăn no.Ngưu Giang đi đến bên người Nhạc Trọng, hắn nhìn qua Trác Nhã Đồng ngồi bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt chợt hiện ra một tia cảm giác khác thường, mở miệng tán dương:- Thơm quá!

Nhạc Trọng, đây là vợ của anh sao?

Thật xinh đẹp!

Anh đúng là có phúc khí.Ngưu Giang trước tận thế từng vào nam ra bắc và nhìn thấy không ít người đẹp, nhưng mà có khí chất, dáng người và dung mạo đỉnh cấp như Trác Nhã Đồng lại chưa từng gặp qua bao nhiêu cả.Nghe được Ngưu Giang chân thành tán dương và dùng từ vợ, khóe miệng của Trác Nhã Đồng cong lên, trong nội tâm cực kỳ cao hứng, ánh mắt nhìn qua Ngưu Giang tốt hơn vài phần.Ngưu Giang chỉ nhìn Trác Nhã Đồng một cái, sau đó ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng đang nướng thịt, ánh mắt không dời đi.

Sắc đẹp mặc dù tốt, nhưng mà dù sao hắn cũng là người, hắn thân là một trong những chiến lực chủ yếu của hơn hai trăm người này, tự nhiên không thiếu nữ nhân.

Nhạc Trọng đang nướng thịt thú thì còn hấp dẫn hơn cả nữ nhân tuyệt sắc.Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua Ngưu Giang, mỉm cười nói:- Mời ngồi!

Cùng ăn đi.- Làm sao không biết xấu hổ như thế?Ngưu Giang nói lời khách sáo nhưng không chút do dự ngồi xuống, đôi mắt trông mong nhìn qua khối thịt thú và chảy nướng miếng.Sau tận thế, đại lượng sinh vật phát sinh biến dị, mỗi một con thú biến dị đều cực kỳ hung hãn.

Bởi vậy vậy muốn ăn thịt tươi quá khó khăn, Ngưu Giang cũng chưa nếm qua bao nhiêu.Bởi vì Ngưu Giang dùng từ vợ cho nên Trác Nhã Đồng giống như hiền thê đang xới cơm cho Nhạc Trọng xong, nàng cũng cắt một miếng thịt thú mỏng đưa cho Ngưu Giang.- Cảm ơn!Ngưu Giang tiếp nhận miếng thịt thú, không chờ được mà ăn vào, thịt này rất đàn hồi, đây là thịt của Hắc Lân Hung Trư cấp hai đấy, làm cho hắn chìm đắm vào mỹ vị không thôi.Thời điểm Ngưu Giang quét sạch miếng thịt thú thì sắc mặt của hắn hơi đổi, hắn vừa đạt được một điểm cường hóa cường độ.

Hắn nhìn qua đám thịt thú mà Nhạc Trọng đang nướng, ánh mắt càng thêm nóng rực.Nhạc Trọng bỏ qua ánh mắt nóng hổi của Ngưu Giang và mỉm cười hỏi:- Ngưu Giang, tôi không quen với đoàn xe ny, không giới thiệu cho tôi một chút?Ăn người miệng ngắn, Ngưu Giang ăn thịt của Nhạc Trọng thì vô cùng ân cần nói những thế lực phân bố của đoàn xe.- Người nọ bên phải...Nói trước hết là về năm tên cảnh sát cùng những học sinh trong lớp đi ra ngoài ngoại thành dạo chơi.

Cầm đầu năm tên cảnh sát này chính là Vương Kiến.

Hắn chính là người cầm đầu năm tên cảnh sát dùng súng bắn chết những tang thi biến dị, hơn nữa còn chủ động sưu tìm cứu người sống sót...Dưới sự nổ lực của Vương Kiến thì hắn không ngừng truy tìm từng người sống sót, hơn nữa sưu tầm vật tư và hình thành đoàn xe này.

Hắn dẫn mọi người lưu lạc khắp nơi né tránh tang thi, sưu tầm vật tư.

Tên thư ký Hoàng tên thật là Hoàng Duy An, là huyện trưởng huyện Giao Nguyên, hắn và mấy tên đi cùng được Vương Kiền cứu giúp.Toàn bộ học sinh trung học này khi mới bắt đầu tận thế thì chỉ có mười hai tên biến thành tang thi.

Những người còn lại tuy có rất nhiều người vứt bỏ gậy tân thủ, tuy nhiên có mười ba tên học sinh và tên giáo viên Lưu Kim là không vứt bỏ.

Sau đó có một tên cường hóa gia nhập đoàn xe, đem bí mật cường hóa nói cho đội xe.Mà Vương Kiến dẫn đầu cùng tìm kiếm vật tư, lại tìm được gậy tân thủ và tổ kiến một chi đội ngũ người cường hóa.

Chương 229: Ma lực của thịt nướngChỉnh sửa : kktruyen.comMà mấy tên học sinh trung học và tên giáo viên Lưu Kim được Vương Kiến trợ giúp nên trở thành người cường hóa.

Nhưng mà những người cường hóa mà dựa vào người khác trợ giúp thì đẳng cấp không cao, đẳng cấp cao nhất hiện giờ là Lưu Kim cấp 9.Ngưu Giang trước tận thế là lão binh xuất ngũ, sau tận thế thì dựa vào bổn sự của mình mà mở chiếm một đồn cảnh sát sau đó tìm được súng đạn.

Lại mời chào một đám bộ hạ, phong quang một thời gian ngắn.

Nhưng mà sau khi tang thi biến hóa thì nhiều thủ hạ của hắn chết trận, hắn cùng chỉ mang theo mấy người trốn đi, gia nhập đoàn xe của Vương Kiến.Phân phối vật tư trong đoàn xe của Vương Kiến là bình quân chủ nghĩa, tất cả mọi người ăn cái gì cũng như nhau.

Trừ người ra ngoài tìm vật tư thì cũng chỉ có tên thư ký Hoàng là được nhiều một chút.

Trong lòng Vương Kiến là người có tinh thần trọng nghĩa, lại cũng không cổ hủ, ngược lại khéo đưa đẩy.

Dù sao bọn họ cũng đi tới căn cứ của chính phủ, đắc tội Hoàng Duy An là chuyện không sáng suốt.Phải biết rằng, trước nguồn : kktruyen.com tận thế thì người như Hoàng Duy An muốn đùa chết Vương Kiến là tiểu nhân viên công lực không tốn khí lực gì.

Đương nhiên không có khả năng chơi chết được, nhưng mà muốn lấy chức vụ của Vương Kiền quá dễ dàng, hắn chỉ cần mở miệng phân phó là được.Sau tận thế căn cứ chính phủ là cái dạng gì thì ai cũng không biết, càng không người nào đắc tội Hoàng Duy An.

Lại bằng vào thân phận quan viên của hắn cho nên cũng kéo được một đội ngũ trong đoàn xe.Thời điểm Nhạc Trọng cùng Ngưu Giang bàn về thế lực của đoàn xe, một người thân cao một mét sáu hai, dáng người cao gầy đi tới trước người của Nhạc Trọng và do dự một chút, chỉ vào đống thịt nướng và nhìn Nhạc Trọng nói ra.- Cho tôi ăn no!

Tôi cho anh tùy tiện chơi đùa.Nhạc Trọng nhướng mày, ngẩng đầu nhìn qua nữ nhân đứng trước mặt hắn có dáng người cao gầy, dáng người mặc dù không có hoàn mỹ như Trác Nhã Đồng nhưng mà làm cho người ta có cảm giác dã tính và phong tình của lúa non, đôi chân thon dài như người mẫu, làn da của nàng trắng nõn, mặt trứng ngỗng, ngũ quan xinh đẹp, nhưng mà hai má có chút tiều tụy, sắc mặt vô cùng tái nhợt, tuy nàng so ra thì kém Trác Nhã Đồng nhưng mà cũng là một đại mỹ nhân đấy.Cố Mạn Tư nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, khẽ cắn môi nói thẳng:- Tôi là Cố Mạn Tư!

Tốt nghiệp ở đại học nghệ thuật xxx, năm nay hai mươi lăm tuổi.

Không có bạn trai, tôi vẫn còn trinh, chỉ cần anh cho tôi ăn no thì tùy tiện chơi thế nào cũng được! !

Nếu anh có thể cho tôi ăn no lâu dài thì tôi sẽ đi theo anh, anh muốn thế nào cũng được.Cố Mạn Tư đã gần hai tháng không được ăn no!

Đói khát giày vò làm nàng điên cuồng.

Nhạc Trọng đang ăn thịt Hắc Lân Hung Trư câp hai, tràn đầy dầu mỡ.

Nếu là trước tận thế vì không muốn béo thì nàng nhìn qua thịt này sẽ buồn nôn.

Nhưng mà hai tháng qua nàng chưa từng ăn thịt, Nhạc Trọng lại đang nướng thịt Hắc Lân Hung Trư thì làm cho nàng động tâm hơn cả mười vạn mỹ kim trước tận thế.Cố Mạn Tư liền không hỏi tên của Nhạc Trọng.

Nàng chỉ cần biết nam nhân trước mặt mang theo súng tiểu liên, eo có ám ma đao, bên người có hai nữ nhân lớn nhỏ và một nam nhân tùy tùng là có thể dựa vào.

Nàng cho dù muốn bán cũng phải bán cho nam nhân như vậy.Trên thực tế không ít người không ngăn cản được đói khát cho nên bán đứng chính mình.

Hoàng Duy An thu được vài nữ nhân và mấy tên thủ hạ cũng là vì vậy, bọn họ bán đứng chính mình, đi theo Hoàng Duy An làm tình nhân của hắn.

Trong đoàn xe có rất nhiều người vụng trộm bán thân thể của mình để đổi lấy lương thực, đây cũng không phải là chuyện quá kỳ lạ gì.Nếu không phải Vương Kiền là người trượng nghĩa duy trì nguyên tắc của mình.

Chỉ sợ trong đoàn xe đã sớm xuất hiện tình trạng thiếu vật tư trầm trọng.Nghe Cố Mạn Tư nói thì trong lòng Trác Nhã Đồng căng thẳng, cầm chặt hai tay của mình và nhìn qua Nhạc Trọng.

Tuy nàng tự tin vào tướng mạo, khí chất, năng lực của mình vượt xa Cố Mạn Tư, nhưng mà lịch duyệt phong phú của nàng thì biêt rõ nam nhân là sinh vật có mới nới cũ.

Đặc biệt là Cố Mạn Tư có ưu thế cực lớn là trẻ tuổi và còn trinh, mà Cố Mạn Tư đối với nam nhân mà nói là có sức hấp dẫn cực lớn.Nhưng mà Trác Nhã Đồng cũng biết mình không thể nào xen vào ý chí của nam nhân này, nếu như nàng lựa chọn can thiệp ý chí của nam nhân trước mặt.

Mặc dù nhất thời hắn nghe nàng nhưng mà sẽ sinh ra cảm giác chán ghét, tương lai sẽ cực kỳ bất lợi cho nàng.

Nàng hiện tại thông minh nhất là dựa vào bản thân mình chiếm cứ một góc trong tâm hồn của nam nhân này.Nhạc Trọng nhìn qua Cố Mạn Tư, lãnh đạm nói:- Cô biết nấu cơm không?- Không biết!Cố Mạn Tư gia cảnh vô cùng tốt, trước tận thế là tồn tại kiêu ngạo giống như công chúa vậy, thích gì thì cứ mua, đi ăn cũng phải là khách sạn hạng sang, loại chuyện nấu cơm nghĩ cũng đừng nghĩ.Nhạc Trọng tiếp tục thản nhiên nói:- Cô biết giặt đồ không?- Không biết!Sắc mặt của Cố Mạn Tư bây giờ rất khó coi.

Trong nhà lúc trước có máy giặt quần áo, nhưng mà nàng là thiên kim tiểu thư thì càng không giặt quần áo và đi động tới máy giặt làm gì.Sau tận thế thì giặt quần áo lại biến thành công tác trọng yếu nhất, bởi vì đại bộ phận quần áo đều cần dùng tay giặt.Nhạc Trọng bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Trác Nhã Đồng, nhìn qua Cố Mạn Tư thản nhiên nói:- Cô xinh đẹp như nàng không?Cố Mạn Tư có chút ghen ghét nhìn qua Trác Nhã Đồng nhưng mà dùng biểu lộ như muốn khóc nói:- Không có!Tuy Cố Mạn Tư thập phần tự tin, nhưng mà cũng không thể thừa nhận rằng Trác Nhã Đồng xinh đẹp hơn mình, ưu nhã và khí chất cũng vậy.Bị Nhạc Trọng bắt lấy bàn tay nhỏ bé, trong nội tâm Trác Nhã Đồng có chút ngòn ngọt, nhìn qua Nhạc Trọng nở nụ cười rất đẹp.Vân Thải Vi thì nhìn thấy Nhạc Trọng bắt lấy bàn tay nhỏ bé của mẹ mình, trong đôi mắt xinh đẹp có dị quang, lúc này từng ngụm từng ngụm ăn thịt nướng.

Thịt Hắc Lân Hung Trư cấp hai trước tận thế là mỹ vị khó có được, càng đừng đề cập tới sau khi tận thế thiếu thốn.

Nàng cũng sợ bị đói, trước khi chưa nhét đầy cái bụng nhỏ thì nàng sẽ muốn ăn.- Tôi còn thiếu một người sai vặt, nếu như cô muốn lưu lại thì nhất định phải học tập cách làm một sai vặt hợp cách.

Nếu như không muốn thì cô bây giờ có thể rời đi.

Nếu cô lưu lại thì có thể ngồi xuống đây ăn.Lúc hai mắt Cố Mạn Tư rưng rưng cố nén khuất nhục chuẩn bị rời đi, một âm thanh đột nhiên vang lên bên tai của mình.Nhạc Trọng cũng không muốn tìm đại tiểu thư được nuông chiều về làm sai vặt.

Nếu như Cố Mạn Tư lưu lại thì hắn sẽ sai sử như người hầu.

Trác Nhã Đồng đã là nữ nhân của hắn, hắn cũng không muốn sai sử nàng như người hầu của mình.Cố Mạn Tư nhịn không được nói ra:- Tôi nguyện ý!Nói xong Cố Mạn Tư lập tức ngồi xuống, con mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào miếng thịt nướng, thập phần không hình tượng nuốt nước bọt.

Chương 230: Hoàng Duy An bức vua thoái vị! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhìn qua biểu lộ của Cố Mạn Tư thì Trác Nhã Đồng hiểu ý cười cười, cắt lấy từng miếng thịt nướng chứa vào trong dĩa đưa cho Cố Mạn Tư.

Nàng không lâu trước cũng là như vậy.Cố Mạn Tư vừa tiếp xúc với thịt nướng, lập tức cầm lấy cái đĩa ăn như hổ đói, ăn sạch sẽ, ngay cả dĩa cũng bị nàng liếm hai lần, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm vào thịt nướng.Nhạc Trọng nhìn qua Cố Mạn Tư và nói:- Cô nên ăn ba dĩa thịt nướng thôi,.

Dùng tình huống thân thể của cô bây giờ, ăn quá nhiều sẽ không tốt với thân thể đâu!Người bị đói lâu ngày như Cố Mạn Tư nếu như cho ăn thả cửa, vô cùng có khả năng sẽ bị no chết.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì Trác Nhã Đồng lần nữa cắt ra hai dĩa thịt nướng, hơn nữa đem một chén cơm đưa cho Cố Mạn Tư.Cố Mạn Tư nhìn qua chén cơm và hai dĩa thịt nướng trước mặt, hốc mắt đỏ lên, từng giọt nước mắt trên mặt của nàng chảy xuống.

Đây là lần đầu tiên ba tháng qua nàng ăn đồ ăn xa hoa như vậy.

Nhưng mà sau khi ăn mỹ vị này thì nàng không còn là thiên nga trắng được người ta nhìn ngắm như xưa, sẽ trở thành sai vặt của Nhạc Trọng.

Tuy là sai vặt nhưng mà nàng cũng vô cùng hiểu rõ ràng, nếu như nam nhân này muốn lấy thân thể của nàng, nàng không được chống cự.Sự đáo lâm đầu, Cố Mạn Tư mặc dù có chuẩn bị tâm lý, nhưng mà ủy khuất trong lòng làm cho nàng cảm thấy thương cảm.Ngưu Giang không có nhìn qua Cố Mạn Tư thút thít nỉ non, gắt gao nhìn chằm chằm vào vào từng miếng thịt mỏng kia, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Cho tôi một dĩa nữa, Nhạc Trọng!

Thịt này của anh quá ngon, là thịt gì vậy?Nhạc Trọng mỉm cười, xoa bóp bàn tay nhỏ bé của Trác Nhã Đồng.- Thịt biến dị thú.Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói, lần nữa cắt ra một dĩa thịt cho Ngưu Giang.Ngưu Giang cầm lấy đĩa thịt nướng, nhét một miếng vào miệng và nói:- Thịt biến dị thú.

Quả là thế.

Anh đúng là lợi hại, những biến dị thú kia vô cùng hung hãn.

Lúc trước tôi và hơn mười huynh đệ mới giết được một con mèo biến dị đấy.

Đúng rồi, Nhạc Trọng anh cũng là người cường hóa sao?

Đẳng cấp cường hóa của anh là bao nhiêu?Ngưu Giang vừa nói ra lời này thì tất cả mọi người đều nhìn qua Nhạc Trọng.

Tất cả mọi người muốn biết bí mật này.Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng nói:- Đây là một bí mật!Đẳng cấp người cường hóa cũng là bí mật.

Biết rõ đẳng cấp của người cường hóa là có thể suy đoán ra hắn có bao nhiêu điểm kỹ năng và cường hóa thuộc tính gì nhiều nhất.

Đây là tình báo vô cùng trọng yếu, Nhạc Trọng tự nhiên sẽ không dễ dàng nói cho người khác biết.Thời điểm Nhạc Trọng cùng Ngưu Giang nói chuyện phiếm thì trong đám người sống sót kia có năm người đi ra và đi về phía Nhạc Trọng.- Tiên sinh, cho tôi ăn chút gì đi!

Tôi đã một tháng qua chưa ăn no.

Chỉ cần ngài cho tôi ăn no thì làm gì tôi cùng nguyện ý.Một nữ nhân có vài phần tư sắc, sắc mặt tiều tụy sau khi chỉnh sửa lại mái tóc hỗn loạn của mình một chút và đi tới nơi này, gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng và cầu khẩn.Một thiếu nữ tướng mạo bình thường nhưng thẳng ở trẻ tuổi tron đám người sống sót đi qua cầu khẩn Nhạc Trọng.- Van cầu ngài cho tôi chut gì ăn đi!

Hai miếng, chỉ cần ngài cho tôi hai miếng thịt nướng thì tôi sẽ cho ngài chơi cả đêm!- Cầu ngài cho tôi một miếng thịt nướng..."..."

Lúc này có năm thiếu nữ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, nhìn qua hắn cầu xin.

Cố Mạn Tư được Nhạc Trọng lưu lại thì các nàng nhìn thấy hy vọng.

Các nàng đều sắp đói điên rồi, chỉ cần cho các nàng ăn no thì thể diện gì đó không đáng tiền.Đói khát có thể khiến người ta điên cuồng.

Trong lịch sử của nhân loại thì niên đại nạn đói xem o-n l i,n e, -tạ i k ktr u y en .c.om thì người chết quá dễ nhìn thấy, thời điểm nạn đói diên ra thì cũng có chuyện cha ăn thịt con được ghi lại chân thật, có thể thấy được đói khát là chuyện đáng sợ cỡ nào.

Năm nữ nhân bị đói khát tra tấn quá dữ dội, tôn nghiêm thể diện cùng so sánh với cảm giác đói khát là không cách nào đánh đồng cả.Ngay cả Cố Mạn Tư trước tận thế là thiên kim tiểu thư giống như con thiên nga cao ngạo cũng bị đói tới mức đi cầu xin Nhạc Trọng.

Các nàng tự nhiên cũng không có chướng ngại tâm lý.Nhìn qua năm nữ nhân vì ăn no mà bán đứng thân thể của mình, nhìn qua Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn thì trong nội tâm Trác Nhã Đồng run lên, lúc này cầm chặt bàn tay lớn của Nhạc Trọng.

Nàng cũng từng trải qua nhận thức vì đói khát tra tấn, nếu như Nhạc Trọng không xuất hiện thì mẹ con nàng chỉ có con đường chết.

Bây giờ nhìn qua cảnh tượng tàn khốc này thì nàng càng thêm cảm giác có được nam nhân cường đại là chuyện tốt cỡ nào.Nhạc Trọng nhìn qua năm nữ nhân này thì khẽ chau mày, hắn chỉ vào Cố Mạn Tư và nhìn qua năm nữ nhân sống sót thản nhiên nói:- Nếu điều kiện các người tốt hơn Cố Mạn Tư thì tôi sẽ lưu các cô lại, không được thì nên tự động rời đi, đừng để tôi đuổi người!Nhạc Trọng vừa dứt lời thì bạch cốt thân cao hai mét thân thể khí thế bức người cầm búa lớn giống như kim loại đứng lên, linh hồn ma hỏa nhìn chằm chằm vào năm nữ nhân sống sót này.Dưới tác dụng của kỹ năng ngụy trang, những người còn lại chỉ nhìn thấy bạch cốt là đại hán cao hai mét, nhưng mà đại hán cao hai mét lại cầm theo búa lớn bằng kim loại đứng lên thì làm cho người ta có cảm giác áp bách cường đại, lại cảm thấy sợ run lên.Năm người sống sót lúc này thở dài, trong mắt Cố Mạn Tư hiện ra thần sắc ảm đạm, tuy các nàng cũng có tư sắc đấy, nhưng mà so với Cố Mạn Tư thì không cách nào sánh bằng được.Bốn nữ nhân này vô cùng sợ hãi nhìn thấy đại hán cao hai mét cầm búa lớn, quay người chạy thẳng vào doanh địa của mình.

Sau tận thế thì trật tự sụp đổ, nhân tính tan vỡ, các nàng không biết nếu ở lại thì Nhạc Trọng sẽ làm gì các nàng, các nàng không dám đắc tội một gã cường giả.Trong năm người sống sót có một nữ nhân dáng người cao gầy da trắng nõn, lớn lên cũng có chút xinh đẹp và mặt tròn nhìn qua Nhạc Trọng.- Tôi là đồng học của Cố Mạn Tư, Vương Ny, tốt nghiệp ở đại học nghệ thuật xxx, năm nay hai mươi bốn tuổi.

Tôi biết khiêu vũ, biết ca hát, biết làm cơm, cũng biết giặt quần áo.

Vị tiên sinh này, xin ngài lưu tôi lại đi a!

Tôi không kém hơn Cố Mạn Tư, chỉ cần ngài cho tôi ăn no thì cái gì tôi cũng làm.Đột nhiên Cố Mạn Tư ngẩng đầu trừng mắt nhìn qua Vương Ny và lạnh như băng nói ra.- Vương Ny.

Thời điểm cô học đại học cũng không phải học đại học nghệ thuật.

Sau đại học thì cô đổi bốn bạn trai, cô lấy cái gì so được với tôi.Sau khi trải qua tận thế tàn khốc, Cố Mạn Tư cũng biến đổi rất nhiều.

Nàng chỉ nhìn thấy Nhạc Trọng mang theo vật tư cũng không nhiều.

Càng ít người lưu lại thì đội ngũ nhỏ này càng chèo chống được lâu, mang theo người càng nhiều thì phân phối vật tư càng nhiều.

Hơn nữa có người ới thì có ý nghĩa Cố Mạn Tư cũng phải chia xẻ Nhạc Trọng với nữ nhân khác, đây là chuyện nàng không muốn nhìn thấy.

Chương 231: Hoàng Duy An bức vua thoái vị! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Cố Mạn Tư, cô...Vương Ny bị bóc trần, gương mặt của nàng đại biến, chợt nhìn qua Nhạc Trọng vô cùng lo lắng giải thích.- Những chuyện này đều là quá khứ.

Tôi đã hơn một năm qua không có bạn trai.

Tôi biết nấu cơm, biết giặt quần áo, các chuyện nội trợ tôi đều biết làm.Nhạc Trọng nhìn Vương Ny và lãnh đạm nói:- Cô đi đi!Sắc mặt của Vương Ny xám như tro, nàng tràn ngập oán độc nhìn qua Cố Mạn Tư, nghiến răng nghiến lợi chửi ầm lên.- Cố Mạn Tư cô là tiện nhân.

Từ hôm nay trở đi cô không phải là bạn tôi.

Cô sẽ gặp báo ứng! !

Tôi nguyền rủa cô chết không yên lành!Nhạc Trọng nhướng mày, phất tay một cái, bạch cốt chợt tiến lên một bước, hung hăng bạt tai Vương Ny, làm mặt của Vương Ny sưng lên.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Ny sưng mặt lên, lạnh lùng nói:- Cố Mạn Tư bây giờ là người của tôi, có thể mắng nàng đánh nàng cũng chỉ có tôi!Vương Ny bụm mặt, từng giọt nước mắt rơi xuống, nàng lập tức quay người khóc lóc rời đi.

Sau tận thế thì bạn trai của nàng ôm vật tư một mình trốn đi.

Hiện tại bạn thân khuê mật của mình cho một đao, làm cho nàng tiếp tục sụp đổ.Cố Mạn Tư nhìn qua Vương Ny, chợt cúi đầu cẩn thận ăn thịt nướng.

Từ giờ khắc này nàng và khuê mật của mình trở mặt.

Chỉ có thể sống sót tốt hơn mà thôi.Hoàng Duy An ở xa xa nhìn qua màn này, cúi đầu suy nghĩ một hồi, hắn đi tới bên người Vương Kiến nói vài lời, sau đó dẫn đầu đi vào trong đám người sống sót và cổ động nhân tâm.Không lâu sau dưới cổ động của Hoàng Duy An thì đại bộ phận người sống sót đứng lên, chậm rãi đi về hướng của Nhạc Trọng bên này.Một đoàn người đi tới cực kỳ có lực áp bách, giống như một ngọn núi nghiền áp đi tới chỗ Nhạc Trọng.Nhìn qua hơn hai trăm người sống sót đi tới gần, Lưu Nhị Hắc có chút ngồi không yên, hắn lập tức đứng ra, lấy khẩu súng K54 mà Nhạc Trọng đưa cho bắn một phát lên trời, lạnh giọng nói:- Các người muốn gì.Súng nổ vang lên, hơn hai trăm người này dừng truyện được copy tại kktruyen.com bước, sợ hãi không tiến.

Nhìn qua súng ngắn K54 của Lưu Nhị Hắc thì tràn ngập sợ hãi.Làm người bình thường, không người nào không sợ súng.

Cũng chỉ có những người cường hóa, cảnh sát vũ trang, đặc công là thường xuyên bắn nhau bằng súng thì không có sợ hãi người thường cầm súng như Lưu Nhị Hắc.Những người sông sót sợ hãi, do dự, chần chờ, ánh mắt nhìn qua người Hoàng Duy An.

Bọn họ đều bị Hoàng Duy An cổ động, nếu như không có người cầm đầu thì bọn họ cũng không nháo sự.Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người nhìn qua, trong lòng của Hoàng Duy An thở dài một hơi, đứng ra hiên ngang lẫm liệt nói ra.- Nhạc Trọng, anh gia nhập đoàn xe của chúng tôi, chính là một phần tử trong đại gia tộc đoàn xe này.

Chúng tôi hy vọng anh có thể đem lương thực ra cho chúng tôi tiến hành thống nhất phân phối.Nói xong ánh mắt Hoàng Duy An tham lam nhìn qua Trác Nhã Đồng, Cố Mạn Tư xinh đẹp ngồi bên người Nhạc Trọng, đám nữ nhân trong đoàn xe không ai có thể sánh bằng hai nàng.Hoàng Duy An thu hồi ánh mắt nhìn qua Trác Nhã Đồng, Cố Mạn Tư hai nàng, gắt gao nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng và trong nội tâm nghĩ thầm.- Không sao, chỉ cần mình cầm được lương thực thì có thể khống chế các nàng.

Các nàng trốn không thoát khỏi bàn tay của mình.- Chỗ của tôi có lương thực!Nhạc Trọng nhìn qua Hoàng Duy An và lạnh lùng cười cười, trực tiếp kéo ba lô phía sau ra, bên trong có thịt, có mì, có kẹo, có nước... các loại.Nhìn thấy Nhạc Trọng kéo ba lô hiện ra rất nhiều lương thực, ánh mắt những người sống sót đỏ lên, hai tay nắm chặt, hô hấp cũng dồn dập.

Sau tận thế thì vàng chỉ là chất thải mà thôi, chỉ có lương thực, lương thực mới là ngoại tệ mạnh.Cố Mạn Tư nhìn qua ba lô của Nhạc Trọng có rất nhiều thực phẩm thì hô hấp trở nên dồn dập hơn, trong nội tâm cảm thấy hành động bán mình của mình là đúng đắn.- Tôi có lương thực!

Nhưng mà dựa vào cái gì phải cho các người?Nhạc Trọng lạnh lùng cười cười chất vấn.- Những lương thực này tôi tân tân khổ khổ đoạt ra khỏi miệng của mấy trăm con tang thi mới đoạt được.

Dựa vào cái gì phải phân cho các người?

Các người có bỏ sức lực ra sưu tầm vật tư hay không?

Thật sự là không biết xấu hổ!Thời điểm Nhạc Trọng quát lớn thì đại bộ phận người sống sót đều hiện ra thần sắc xấu hổ, nhưng mà vẫn nhìn chằm chằm vào thực phẩm trong ba lô của Nhạc Trọng.Hoàng Duy An nhìn qua các loại thực phẩm sau lưng Nhạc Trọng sau và trong mắt hiện ra dị quang, hiên ngang lẫm liệt nói ra.- Nhạc Trọng, hiện tại quốc nạn lâm đầu.

Tất cả mọi người nên tề tâm hợp lực, cùng qua cửa ải khó.

Anh cũng nên lo lắng cho lợi ích của nhiều người.

Cũng nên lấy lợi ích của mọi người làm trọng.

Hành vi của anh bây giờ biết là cái gì không?

Đó gọi là ích kỷ.

Tôi đại biểu đảng, đại biểu chính phủ, đại biểu nhân dân, mượn những vật tư này của anh.

Đợi đến lúc quốc gia vượt qua cửa ải khó khăn, nhất định sẽ trả gấp mười lần cho anh.

Tôi cũng hứa hẹn khi lấy được những lương thực này sẽ phân phối công bằng cho mỗi người.

Sẽ không cho ai bị đói cả, mang theo các người cùng đi tới thành phố SY.- Đúng vậy a! !

Lấy lương thực ra đây!- Phân phối lương thực bình quân với mọi người.- Đem lương thực ra đưa cho Hoàng huyện trưởng."..."

Hoàng Duy An diễn thuyết làm cho hai trăm người sống sót có thêm dũng khí hơn trước, nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng kêu gào.

Nếu không phải bọn họ sợ hãi súng trong tay của Nhạc Trọng thì chỉ sợ đã cùng lao lên đoạt lấy thực phẩm của Nhạc Trọng rồi.Những người sống sót này đỏ mắt vì lương thực trong tay của Nhạc Trọng và Hoàng Duy An lại lợi dụng tâm lý của bọn họ mà mưu lợi.Nghe đám người sau lưng đang rống lớn như vậy, trong mắt Hoàng Duy An hiện ra nét đắc ý, trên khóe miệng hiện ra vẻ tươi cười giống như hắn đã nắm giữ được vật tư trong tay của Nhạc Trọng vậy, hắn muốn mang hai nữ nhân kia lên giường thì không ai có thể ngăn cản.

Nếu không, đói khát sẽ làm cho người ta nổi điên.Nhìn thấy đám người sống sót như nổi điên lên, sắc mặt Ngưu Giang hơi đổi, chần chờ một hồi, đứng lên nhìn qua Nhạc Trọng áy náy cười nói:- Thật có lỗi!

Dù sao tôi cũng là người của đoàn xe.Nói xong Ngưu Giang rời khỏi nơi này, trở lại bên người bộ hạ nhìn tình thế phát triển.

Cầm theo mấy miếng thịt nướng thì chưa đủ làm cho hắn bán mạng cho Nhạc Trọng, hắn và Nhạc Trọng cũng chỉ là bèo nước gặp nhau, không đáng.Nhìn qua hơn hai trăm người kia đang kêu gào như vậy, trong mắt Cố Mạn Tư hiện ra thần sắc sợ hãi, lui ra phía sau vài bước.

Nếu như một khi đám người kia cuồng bạo thì bạo loạn sẽ rất đáng sợ đấy.Nhạc Trọng thoáng đứng lên, tay phải cầm theo súng tiểu liên, tay trái cầm súng ngắn 54 trực tiếp nã một phát trước người của Hoàng Duy An.- Muón lương thực của tao!

Không có cửa đâu!

Hiện tại cút hết cho tao, bọn mày chỉ là một đám rác rưởi!

Có bản lĩnh thì tự đi kiếm ăn trong miệng tang thi đi.

Bọn mày dám tiến thêm một bước thì súng của tao không có mắt.

Chương 232: Bạo lực phá cụcChỉnh sửa : kktruyen.comMột viên đạn vô cùng chuẩn xác bắn tới trước người của Hoàng Duy An, sắc mặt của hắn tái nhợt nhìn qua súng tiểu liên và súng ngắn 54 trong tay của Nhạc Trọng và lui ra phía sau vài bước, không còn khí phách như ban nãy nữa.

Tuy năng lực kích động của hắn không ch,ỉnh, sử a b.ởi k ktr.uyen..com tầm thường, nhưng mà hắn là kẻ nhát gan sợ chết.- Nhạc Trọng...Hoàng Duy An vừa muốn tiếp tục nói cái gì đó đã bị Nhạc Trọng cưỡng ép đãnh gãy.- Hoàng Duy An mày câm miệng cho tao, sau đó chạy trở về đi.

Nếu không thằng đầu tiên bị tao xử bắn sẽ là mày đấy!Nghe Nhạc Trọng quát lớn như vậy, sắc mặt của Hoàng Duy An lúc trắng lúc xanh, miệng run lên vài cái, giống như chó nhà có tang xám xịt rời đi.Đột nhiên súng của Nhạc Trọng đổi hướng, hướng về phía Vương Kiến và lệ khí mười phần quát lên.- Vương Kiến, tao cảnh cáo mày, đừng đem súng chỉa vào tao, nếu không tao cũng không ngại giết sạch bọn mày đâu!

Tao đã giết qua mấy ngàn con tang thi, người chết trong tay của tao cũng hơn trăm người.

Giết một là giết, giết một trăm cũng là giết!

Tao không chọc vào bọn mày, bọn mày cũng không nên chọc vào tay.

Chọc tao điên lên thì toàn bộ tụi mày sẽ không có kẻ nào sống sót!

Cất kỹ súng của mày lại đi, bằng không mày sẽ chết đấy!Năm tên cảnh sát của Vương Kiến cứu sống hai trăm người này và duy trì trật tự, chính là một trong những kẻ còn nhân tính ở đây, trong nội tâm của Nhạc Trọng thập phần ưa thích nhân đức của bọn họ.

Nhưng nếu hia bên xung đột thì Nhạc Trọng sẽ không chút do dự giết bọn họ.

Dù sao hiện tại là tận thế, nhân mạng tiện như con chó, Nhạc Trọng thầm nghĩ phải sống sót thật tốt, giúp người với tay của mình, cho dù là thánh nhân thì hắn cũng giết không tha.Đương nhiên nếu như không cần thì Nhạc Trọng cũng không muốn giết chết Vương Kiến.

Không có Vương Kiến bảo hộ thì hơn hai trăm người trong đoàn xe này sẽ tổn thất thảm trọng, nhân tính còn sót lại cũng sụp đổ.Nhạc Trọng không có hứng thú thu phục hai trăm người sống sót trong đoàn xe này.

Bởi vì bọn người này không có căn cứ ổn định như Đại Nham Trấn, Thạch Mã Trấn, huyện Thanh Nguyên.

Nhạc Trọng nếu thu phục đoàn xe này, chỉ sợ mỗi ngày sẽ phát sầu vì lương thực.

Bằng không Hoàng Duy An là phần tử không ổn định đã sớm bị hắn tiêu diệt rồi.Trong thế giới tàn khốc này thì Nhạc Trọng không bao giờ quan tâm địch nhân là ai.

Nhưng mà hắn cũng không muốn tiến hành giết chóc không có ý nghĩa.

Cũng không muốn trông thấy người sống sót đã ít lại tử vong như vậy.Vương Kiến và bốn tên cảnh sát kia móc súng ra muốn chế ngự Nhạc Trọng, nhưng mà tốc độ của Nhạc Trọng vượt qua động tác của bọn họ.

Hắn vừa có động tác thì súng tiểu liên của Nhạc Trọng đã nhắm thẳng qua phía bọn họ, hắn cũng cảm giác được sát ý nặng nề của Nhạc Trọng.

Chỉ cần bọn họ hơi dị động thì đối phương tuyệt đối sẽ không chút do dự mà giết chết bọn họ.

Chuyện này làm cho bọn họ không dám nhúc nhích.Vương Kiến dưới áp lực cường đại của Nhạc Trọng và chậm rãi nói:- Tôi biết rõ!

Thỉnh anh buông súng trước!

Chúng tôi cam đoan không đem súng chỉa về phía anh.

Nếu như anh không muốn đem lương thực phân phối cho đoàn xe, vậy mời anh rời đi.Bốn tên cảnh sát còn lại không có dị động gì, tinh thần trọng nghĩa của bọn họ rất mạnh nhưng không phải người điên.

Bọn họ cũng không muốn vô duyên vô cớ đánh mất tính mạng của mình.Nhạc Trọng vẫn đem súng tiểu liên nhắm thẳng vào bọn họ, lạnh lùng nói:- Ngày mai tao sẽ rời đi!

Hiện tại đám người tụi mày nên quay lại nơi của mình đi, tao đếm tới mười, người không đi thì nằm lại ở đây!- 10!- 9!"..."

Dưới uy hiếp từ họng súng của Nhạc Trọng, những người sống sót lúc này lập tức bỏ chạy tán loạn, trong lúc hỗn loạn thì có ba người suy yếu bị người ta đụng ngã, sau đó bị người khác giẫm thành tương.

Tiếng khóc, lạnh giọng, tiếng động lớn huyên náo vang lên không dứt.Không có nhiều người nhìn qua ba tên người sống sót bị giẫm chết, trong tận thế này người chết là bình thường.

Mỗi một ngày đều có nhân loại bị giết chết, chết đói, ăn tươi, thật nhiều người là tự tử.

Chỉ cần chết không phải thân nhân mình thì không quan tâm.Nhạc Trọng nhìn qua đám người hỗn loạn kia thì nhìn qua Cố Mạn Tư cùng Lưu Nhị Hắc thản nhiên nói:- Không có việc gì!

Ăn cơm!Cố Mạn Tư, Lưu Nhị Hắc, Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng với ánh mắt kính sợ.

Vừa rồi hai trăm người sống sót bị Hoàng Duy An xúi giục và thanh thế cực kỳ to lớn, bọn họ đều sợ hãi.

Bọn họ không nghĩ tới Nhạc Trọng lại dễ dàng hóa giải nguy cơ như thế này, làm cho Hoàng Duy An như chó nhà có tang chạy trở về doanh địa của mình.- Thật bá đạo!Ngưu Giang nhìn qua Nhạc Trọng lẻ loi một mình bức lui hai trăm tên người sống sót, trong mắt hiện ra tinh quang, sau đó thở dài một hơi.

Hắn vừa rồi không có kiên định đứng bên cạnh Nhạc Trọng làm cho hắn hối hận.Trên thực tế vừa rồi nếu như Nhạc Trọng mềm yếu lùi bước, Ngưu Giang nói không chừng cũng sẽ đi lên giẫm Nhạc Trọng một cước, sau đó cướp lấy những gì hắn cướp được.Trong tận thế này luật rừng tàn khốc nên người sống sót biết rất rõ.

Chỉ cần người nào tỏ ra mềm yếu thì lập tức sẽ có người đi lên giẫm cho người đó mấy cước sau đó cướp đồ đi.Nếu vừa rồi Nhạc Trọng đưa lương thực của mình cho Hoàng Duy An.

Sau khi Hoàng Duy An cướp lấy lương thực thì yêu cầu Nhạc Trọng gia nhập lực lượng của đoàn xe nghe chỉ huy thống nhất, từng bước một đè ép không gian sinh tồn của Nhạc Trọng, bức bách Nhạc Trọng trở thành cơn cờ trong tay của hắn.

Nhưng mà Hoàng Duy An không nghĩ tới Nhạc Trọng phản ứng mãnh liệt như vậy, quả quyết như vậy, làm cho hy vọng của hắn biến thành bọt nước.Nhạc Trọng lộ răng nanh hung ác ra ngoài, những người sống sót kia không ai dám trêu chọc hắn.

Nhạc Trọng vô cùng nhàn nhã ăn bữa tối.Sau khi ăn bữa tối thì Cố Mạn Tư nhu thuận chủ động đi rửa chén.

Nhạc Trọng lại bắt đầu đưa cho Trác Nhã Đồng khẩu súng ngắn 54, bắt đầu dạy nàng bắn súng.Trong không gian giới chỉ của Nhạc Trọng còn có một ngàn ba trăm viên đạn sứng ngắn 54, tùy tiện Trác Nhã Đồng sử dụng như thế nào cũng được.Nghe được tiếng súng vang lên, thân thể những người sông sót kia run lên.

Nếu như vừa rồi bọn họ tiếp tục bức bách Nhạc Trọng, chỉ sợ những viên đạn kia sẽ bắn lên người của bọn họ.- Tại sao đám người kia lại lãng phí đạn như vậy?

Chỉ sợ tên Nhạc Trọng này vừa rồi nói giết mấy ngàn tang thi chỉ sợ là thật!

Bức bách hắn ra khỏi đoàn xe không biết là đúng hay sai.Vương Kiến nghe được tiếng súng cách đó không xa, trong nội tâm cực kỳ phức tạp.

Hoàng Duy An lúc trước cổ động hắn, hắn đáp ứng bức bách Nhạc Trọng giao lương thực, đó là bởi vì lương thực của đoàn xe đã lâm vào cạn kiệt.Hơn hai trăm người sống sót ăn uống không phải chuyện nhỏ.

Đoàn xe của bọn họ không dám vào thôn trấn, chỉ có thể tìm kiếm những vật tư trong thôn làng nhỏ mà thôi.

Cho dù tìm được thôn nhỏ thì bọn họ chỉ có thể giống như trộm, lặng lẽ giết vài đầu tang thi, lấy sạch một siêu thị cửa hàng giá rẻ rồi rời đi.

Chương 233: Tập kích đêm khuya. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNếu như bị nhiều tang thi phát hiện, bọn họ chỉ có thể chật vật chạy trốn.

Hơn nữa trong quá trình chiến đấu với tang thi không ngừng có người tử vong, sĩ khí trong đoàn xe ngày càng thấp, nguyện ý ra ngoài tìm vật tư càng ngày càng ít.Nhạc Trọng đứng bên người Trác Nhã Đồng và chỉ điểm nàng bắn súng.

Nếu như chiến đấu với tang thi thì Trác Nhã Đồng xem như nhập môn, bằng vào năng lực và trang bị của nàng tiêu diệt L1, S1 là tang thi tiến hóa không thành vấn đề.

Nhưng mà đối phó nhân loại thì súng đạn có lực uy hiếp nhiều hơn.Bây giờ là mùa thu, gió đêm thổi qua làm đoàn người lạnh lẽo.Đứng ở bên người của Nhạc Trọng, Vân Thải Vi bị gió thổi qua, thân thể có chút co rụt lại, kéo kéo áo của Nhạc Trọng và dùng ánh mắt to tròn đáng yêu nói với Nhạc Trọng:- Đại ca ca, có thể ôm em không?

Em lạnh quá!- Tốt!Nhạc Trọng nhìn qua Vân Thải Vi giống như thiên sứ thì ôm nàng vào trong ngực của mình, một hương thơm nhàn nhạt truyền vào mũi của hắn.Vân Thải Vi giống như con mèo nhỏ co rúc trong ngực của Nhạc Trọng, cảm thụ được ấm áp từ người của Nhạc Trọng thì trên mặt tràn ngập thỏa mãn.

Có cảm giác vô cùng dễ chịu, nàng không cần lo lắng gió táp mưa sa, không lâu sau nàng ngủ mê trong tay của Nhạc Trọng.Trác Nhã Đồng bắn hơn mười viên đạn và trở lại bên người của Nhạc Trọng.Sau khi rửa mặt xong thì Trác Nhã Đồng, Nhạc Trọng, Vân Thải Vi, Cố Mạn Tư bốn người tiến vào trong lều vải.

Lưu Nhị Hắc thì may mắn có được một lều vải của mình.Bạch cốt cầm búa lớn trong tay, nó tuần tra chung quanh người của Nhạc Trọng.- Thật là thoải mái!Cố Mạn Tư sau khi tiến vào lều vải thì ngủ ở bên tay phải của Vân Thải Vi, nàng đắp thảm lên người, thân thể duỗi ra, cảm thụ dạ dày tràn đầy, nhắm mắt lại, hạnh phúc ngủ say sưa.

Đây là lần đầu tiên trong tận thế nàng ngủ say như vậy, không cần phát sầu vì thức ăn, không cần lo lắng cho tương lai của mình, cũng không cần lo lắng vấn đề an toàn của bản thân.Trác Nhã Đồng ngủ bên tay phải của Nhạc Trọng, duỗi đầu hôn lên mặt của Nhạc Trọng một hồi, sau đó lúc này mới ôm cánh tay của Nhạc tr uy ện.

đ ược cop y tạ-i -kktruyen,.com Trọng và ngủ thật say.Bây giờ là ban đêm không trăng, một tên phần tử võ trang giống như con chuột lặng lẽ xuyên thẳng qua màn đêm, tiếp cận đoàn xe.Trong bóng đêm, một gã phần tử vũ trang vô cùng lành nghề, không cẩn thận đá vào một cơ quan.

Mấy *** bia ở chỗ xa rơi xuống, nện lên tảng đá vang lên.

Trong bóng tối yên tĩnh thì đây là âm thanh quá rõ ràng.- Có địch nhân! !Người canh gác trên xe bus lúc này mở mắt hét lớn lên.Trong tận thế khắp nơi đều có nguy hiểm.

Có tang thi khủng bố, có biến dị thú hung ác, còn có nhân loại, nếu như không cẩn thận đề phòng thì phải chết.Những người sống sót trên xe bus lúc này hoảng sợ, vẻ mặt kinh hoàng nhìn qua bóng tối bên ngoiaf, vô lực ngồi trên chỗ của mình.

Bọn họ có thể làm chỉ có chờ đợi mà thôi.Người lái xe là người tỉnh lại trước tiên, lập tức thò tay khởi động ô tô.

Chỉ có khỏi động ô tô thì bọn họ mới có thể chạy thoát khỏi phục kích.

Về phần phản kích thì bọn họ chưa từng suy nghĩ qua.- Động thủ! !

Tiêu diệt lái xe của bọn chúng!Tên cầm đầu phần tử võ trang nói ra.Những tên phần tử võ trang cẩn thận từng li từng tí, giống như thạch sùng đang bò tưởng và lập tức giơ súng lên, súng bắn về mười mấy chiếc xe trước mặt.Viên đạn dày đặc xuyên qua cửa sổ ô tô, đại lượng mảnh vỡ thủy tinh nhao nhao bị nghiền nát, chúng rơi xuống như mưa.Người sống sót trên mặt đất lập tức nằm rạp trên mặt đất.

Không ít người còn phát ra tiếng hét chói tai ể phát tiết sợ hãi trong lòng của mình.Mấy tên phần tử võ trang bên kia đột nhiên tập kích, ba tên lái xe bị bắn chết, vô lực tê liệt nằm gục trên bàn điều khiển.

Mấy cổ xe còn lại cũng khởi động và chạy đi.Đúng lúc này trên đường chạy đột nhiên ra hai chiếc xe bus cỡ lớn ngăn cản ở đường chạy.

Lại có hai chiếc xe tải chặn ở phía sau, ngăn chặn đường lui của xe bus.Vẻ mặt Hoàng Duy An hoảng sợ chỉ vào người lái xe và rống lớn.- Lái xe, nhanh lái xe! ! !

Vì cái gì dừng lại?

Vì cái gì dừng lại, mau xông qua bên kia.Hai bên đường xe chạy đều là ruộng hoang, Hà Dã khẽ cắn môi và chạy ra khỏi làn xe, lao thẳng xuống ruộng.Số xe Jeep, Hammer còn lại nhanh chóng chạy qua làn ruộng, mau chóng chạy về nơi hoang dã.

Trước mắt bọn họ chỉ có như vậy mới có thể tìm được đường sống.

Về phần người sống sót trong hai chiếc xe bus đằng sau với bọn họ mà nói chẳng là gì.Trong hai chiếc xe chăn đường nhảy xuống hơn mười phần tử võ trang, bọn chúng cầm trong tay súng trường 81, súng tiểu liên 79, còn có súng bắn tự động 5 li, súng tự động 6 li vô cùng cũ kỹ xông lên xe.Viên đạn dày đặc bắn qua cửa sổ kia, bắn chết hai lái xe bus.Dưới làn đạn dày đặc uy hiếp, bốn chiếc Đông Phong kilocalo sợ tới mức chạy bừa, lái xe đâm ra ngoài làn xe.Một viên đạn bắn vào tên Đông Phong kilocalo và hoa lửa bắn ra.Những phần tử vũ trang bức đám xe chạy ra ngoài làn xe, một đội ba mươi phần tử vũ trang chạy theo.

Khu vực này khắp nơi là loạn thạch, rừng cây,đám xe kia đâm vào trong rừng cây thì cho dù là xe việt dã cũng khó mà chạy ra ngoài được.

Sớm muộn gì cũng bị bắt lại.Một đội chừng mười hai tên phần tử vũ trang lao lên xe, trong mắt của bọn chúng thì xe bus đã nằm trong tay rồi.Đúng lúc này từ trong một chiếc xe bus nhanh chóng có năm tên cảnh sát nhảy ra, bọn họ cầm súng lăn tại chỗ, cầm súng tiểu liên 79 bắn quét qua mười hai tên phần tử vũ trang kia.Do không kịp đề phòng cho nên súng tiểu liên 79 bắn quét qua thì ba tên phần tử vũ trang ngã xuống, một tên bị trúng đầu và chết ngay, hai gã tên còn lại bị bắn trúng bụng, một tên bị bắn trúng eo, té trên mặt đất phát ra âm thanh thống khổ.Số phần tử vũ trang còn lại lăn vòng tại chỗ, nhao nhao tìm kiếm công sự che chắn ẩn nấp, đồng thời cũng phản kích năm tên cảnh sát kia.Song phương bắt đầu bắn giết nhau trong đêm tối.Trong nội tâm đám người sống sót trong mấy chiếc xe này vô cùng hoảng sợ, lúc này nằm xuống sàn xe, nom nóp lo sợ bắn giết ngoài kia, chờ đợi phương thắng lợi chi phối tính mạng của mình.- Tất cả đứng lên, đừng phát ra âm thanh.Khi âm thanh *** bia vang lên, Nhạc Trọng lập tức bị giựt mình tỉnh lại, hắn nói với ba nữ nhân ở bên người.Trác Nhã Đồng, Vân Thải Vi, Cố Mạn Tư vừa tỉnh lại thì trung thực ngậm miệng nhìn qua Nhạc Trọng.

Mặc dù các nàng hoảng sợ nhưng mà nam nhân trước mặt chính là cây cột chống trời của các nàng.

Chỉ cần nam nhân này không hoảng hốt thì không có gì đáng sợ cả.- Ở chỗ này đợi tôi.

Tôi đi ra ngoài nhìn xem một chút, đợi lệnh của tôi.Nhạc Trọng nhanh chóng lao ra khỏi lều vải, hắn nằm rạp trên mặt đất nhìn qua phương xa..Không lâu, khu vực người sống sót bên kia truyền ra tiếng súng.

Chương 234: Tập kích đêm khuya. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comThời điểm Nhạc Trọng xảy ra xung đột với đám người bên kia, bởi vậy hắn hạ trại cách nơi của đám người kia mấy trăm mét.

Chính vì như thế năng lực cảm giác nguy hiểm không có phát động, hơn nữa không có phần tử vũ trang nào chiếu cố hắn cả.

Nhưng mà cho dù như vậy vẫn có ba tên phần tử vũ trang tiềm hành về bên này.- Tiêu diệt bọn chúng!Nhạc Trọng nhìn qua ba tên phần tử vũ trang c h.ỉ n h- s ửa bởi kktr-u.y e,n.co m, cầm súng kia, trực tiếp ra lệnh cho bach cốt bên người.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt phát động, nó cầm búa lớn trong tay lên, giống như xe tăng tiến thẳng về phía ba tên phần tử võ trang.Ba tên cầm súng nhìn thấy bạch cốt xông qua phía bên này, trên mặt nhe răng cười lên, giơ súng bắn điên cuồng về phía bạch cốt.- Thật sự là người cường hóa ngu xuẩn!

Dám dùng vũ khí lạnh công kích chúng ta, tưởng chúng ta là tang thi sao?Một tên phần tử vũ trang bắn thẳng về phía bạch cốt bên này, trong lòng vừa cười lạnh nghĩ thầm.

Bọn họ cũng biết khi thế giới dị biến thì có một đám người cường hóa mạnh hơn người bình thường, nhưng mà người cường hóa bình thường nếu bị viên đạn bắn trúng chỗ hiểm thì cũng chết, cho nên không có sợ hãi.Sắc mặt của ba tên phần tử vũ trang này lập tức biến thành tái nhợt, bởi vì viên đạn súng trường bắn lên người của đại hán đang xông tới có hoa lửa bắn ra ngoài, không cách nào ngăn cản bước chân của bạch cốt.Nhìn thấy đòn sát thủ là đạn súng trường không thể nào làm gì được bạch cốt, sĩ khí của ba tên phần tử vũ trang sụp đổ, bọn họ lập tức điên cuồng chạy về phương xa.

Quái vật ngay cả viên đạn cũng không làm gì được thì không phải là thứ bọn họ chống lại được, hơn nữa bạch cốt cầm búa lớn dài chừng hai mét vừa nhìn là biết hung khí, bọn họ không muốn bị búa lớn chém ngang lung.Bạch cốt nhìn qua ba tên phần tử vũ trang đang bỏ chạy, dừng lại và duỗi ngón tay ra ngoài.Trong một chớp mắt một gai xương sắn bén từ trong đầu ngón tay bắn thẳng ra ngoài, lập tức xuyên qua đầu của ba tên phần tử vũ trang, trực tiếp miểu sát bọn chúng.Trải qua không ngừng thăng cấp cường hóa, bạch cốt có thể tự do thao túng gai xương của mình, trong phạm vi một trăm mét có thể dễ dàng thao túng gai xương giết chết địch nhân dễ dàng.Nhạc Trọng nhìn thấy bạch cốt giải quyết ba tên địch nhân xong, nhìn qua hướng lều vải và nói ra:- Đều xuất hiện đi!Trác Nhã Đồng, Vân Thải Vi, Cố Mạn Tư, Lưu Nhị Hắc từ trong lều vải đi ra ngoài, bọn họ cũng nghe được tiếng súng nổ xa xa, hiển nhiên không xa có một màn đấu súng vô cùng ac liệt.

Nghĩ tới đây thì trong mắt của bọn họ vô cùng hoảng sợ.Bắn nhau!

Bắn nhau thì từ trước tới nay bọn họ chỉ nhìn thấy trong phim ảnh, nhưng mà bây giờ lại diễn ra gần như vậy, bọn họ không biết cảm giác viên đạn bắn vào người đáng sợ thế nào.Chẳng qua là khi Trác Nhã Đồng nhìn thấy Nhạc Trọng thì hoảng sợ trong lòng lập tức biến mât không còn.

Bởi vì trên mặt Nhạc Trọng không có sợ hãi nào cả, chỉ có trầm ổn mà thôi.- Đi theo tôi!Nhạc Trọng mang theo Trác Nhã Đồng đi xuyên màn đêm, lại tiến vào trong rừng cây.- Tôi sẽ cho thiết cốt ở lại chỗ này!Nhạc Trọng đặt một cái tên giả cho bạch cốt để tiện xưng hô.- Các người ở lại chỗ này và không được chạy loạn.

Chỉ cần thiết cốt không chết thì các người không có chuyện gì cả.Nhạc Trọng trực tiếp ném ra một bó dây thừng lớn và cây súng ngắn giao cho Lưu Nhị Hắc và thản nhiên nói:- Tôi muốn bắt lấy đám người kia.

Lưu Nhị Hắc, anh đi theo tôi bắt tù binh.Thân thể Lưu Nhị Hắc run rẩy nhẹ nhàng, hai tay có chút run rẩy cầm lấy bó dây thừng lớn và khẩu súng ngắn 54, có chút cầu khẩn nhìn qua Nhạc Trọng, hắn không muốn tham dự vào bắn nhau nguy hiểm này, bởi vì không cẩn thận thì hắn sẽ chết trong bắn nhau thế này.Nhạc Trọng hung hăng trừng mắt qua Lưu Nhị Hắc liếc, Lưu Nhị Hắc biết rõ Nhạc Trọng chủ ý đã định không có khoan nhượng.

Lưu Nhị Hắc cũng nhìn thấy thủ đoạn của Nhạc Trọng rồi, biết rõ Nhạc Trọng không phải là người lương thiện gì, chỉ có thể quyết định đi theo sau lưng Nhạc Trọng.Trác Nhã Đồng vẻ mặt lo lắng nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Cẩn thận một chút!Vân Thải Vi cũng dịu dàng nói:- Đại ca ca, anh nhất định bình yên vô sự quay về.

Tiểu Vi sẽ cầu nguyện cho đại ca ca, anh nhất định sẽ bình yên vô sự.Cố Mạn Tư nhìn qua Nhạc Trọng không biết nên nói cái gì.

Trong nội tâm của nàng phản đối Nhạc Trọng đơn thương độc mã giết vào.

Nàng thấy đối phương có hơn mười người, hơn mười cây súng, hiện tại lựa chọn tốt nhất là đối phương không chú ý thì lẳng lặng rời đi.

Nàng không biết Nhạc Trọng tại sao lớn gan như vậy.

Nàng chần chờ một chút vẫn nói ra một câu:- Cẩn thận!Nhạc Trọng cười cười, mang theo Lưu Nhị Hắc chạy về hướng đang bắn nhau.Kỹ năng bị động của Nhạc Trọng là Hắc Dạ Cường Hóa, có tác dụng giúp hắn nhìn đêm rất xa, đối với cảm giác nguy hiểm càng nhạy cảm.

Bóng tối đối với người khác chính là trở ngại, đối với Nhạc Trọng mà nói lại là yểm hộ tốt nhất.

Dưới tác dụng yểm hộ này, hắn lặng lẽ tiềm hành đến nơi trú quân của đám người sống sót bên kia.Hơn mười người có vũ trang đang vây quanh mấy chiếc xe bus, dưới uy hiếp của súng ống thì người sống sót trên xe buýt vô cùng hoảng sợ cúi người đi ra ngoài.từ trong xe bus có hơn bảy mươi người đi xuống, trong đó có ba mươi người là học sinh trung học tạo thành đoàn đội.

Tất cả mọi người nhìn qua mấy tên phần tử vũ trang cầm súng, trên mặt tràn ngập hoảng sợ cùng bối rối.- Lúc này đây, thu hoạch coi như không tệ!Một gã phần tử vũ trang nhìn thấy người sống sót trên xe bus đi xuống giống như nhìn thấy bầy cừu vậy.- Đúng vậy a!

Lúc này đây có không ít hàng tốt!Một gã phần tử vũ trang nhìn qua đám người đi xuống, hai mắt tỏa sáng, một tên bước lên đi tới hàng người sống sót kéo Vương Ny ra ngoài, nhìn qua những người khác cười nói.- Lão tử trước tiên thoải mái một chút, đợi lát nữa cho các người chơi.Vương Ny bị tên phần tử vũ trang này khóa tay, tuy vẻ mặt hoảng sợ nhưng mà không có bao nhiêu phản kháng.

Nàng biết rõ nàng gặp được cái gì nhưng mà không có quan tâm tới, dù sao nàng cũng không phải nữ nhân trinh liệt, trong lòng của nàng chỉ nghĩ tới sống sót.

Phản kháng tên phần tử võ trang thì vô cùng có khả năng sẽ bị giết.- Trần Kiền!

Cút con mẹ mày đi!

Tao chơi trước mày sau!Một tên phần tử vũ trang mắng một câu, hai mắt tinh quang chớp động nhìn qua đám người.

Cuối cùng nhất ánh mắt của hắn rơi vào trong học sinh trung học, hai mắt của hắn sáng lên, thò tay đem một tiểu loli gương mặt xinh đẹp da thịt tuyết trắng phấn nộn, gương mặt trái xoan và thanh thuần đáng yêu.Tiểu loli bị bắt ra chính là Đồng Hiểu Vân, lớn lên vô cùng xinh đẹp, nàng lại thanh thuần điềm đạm đáng yêu, thành tích học tập lại tốt, chính là tình nhân trong mộng của nam sinh trong lớp.

Chương 235: Đồng Hiểu VânChỉnh sửa : kktruyen.comTên phần tử vũ trang kéo Đồng Hiểu Vân ra ngoài thì chọc phải tổ ong vò vẽ, những tên học sinh trung học lập tức hét lớn lên và phản kháng.- Ông muốn làm gì?- Buông Hiểu Vân ra!"..."

- Đi chết!Đối mặt với đám học sinh trung học kia, trên mặt của tên phần tử vũ trang hiện ra vẻ điên cuồng, trong tay trực tiếp cầm súng lên nhắm thẳng vào đám nam sinh kích động bắn phát.Dưới xạ kích khoảng cách gần thì trên đầu của hai tên nam sinh có lỗ máu, trong mắt hiện ra vẻ không thể tin, vô lực té trên mặt đất.

Một tên nam sinh ôm lấy trái tim rỉ máu, không nói được di ngôn nào mà ngã xuống.Nhìn thấy một màn thê thảm này, những người còn sót lại lập tức hét lên sợ hãi, lâm vào trong hỗn loạn.Xoát một tiếng, hơn mười tên phần tử võ trang nhao nhao cầm súng nhắm vào đám nam sinh, những nam nhân còn sống sót lập tức trung thực lại, không dám làm loạn nữa.Tên thủ lĩnh phần tử vũ trang mười phần sát khí quát lên,- Mẹ nó!

Bọn con nít ranh tụi mày chán sống rồi đúng không!

Lão tử chơi nữ nhân mà bọn mày lại nhao nhao náo như vậy, hiện tại có tin tao giết bọn mày hay không.

Biến tụi mày thành lạp xưởng không?Nghe tên phần tử vũ trang rống lên thì đám người sống sót lập tức an tĩnh lại, sợ hãi nhìn qua tên thủ lĩnh phần tử vũ trang.- Phi!

Bọn hèn nhát!Tên phần tử vũ trang kia cười lạnh, nhổ ra một cục đàm, hắn dùng gương mặt trêu tức nhìn qua mấy tên nam sinh kia.Tên học sinh trung học tên là Trương Mật nhìn qua, hắn vẫn vụng trộm thầm mến Đồng Hiểu Vân.

Vừa rồi Đồng Hiểu Vân bị bắt thì cảm xúc của hắn vô cùng kích động, hắn bị tên phần tử vũ trang vũ nhục như vậy, trong nội tâm tràn ngập phẫn nộ cùng ủy khuất, nhưng mà nhìn thấy thi thể của hai đồng học nằm trên mặt đất, hắn biết kêt cục của xú động là cái gì!- Cô nàng!

Trông thấy chưa?

Không có người cứu cô nàng đâu.Tên phần tử võ trang bóp gương mặt của Đồng Hiểu Vân làm cho nàng nhìn qua đồng học và giáo viên của mình.- Cô mở to mắt nhìn sự thật đi.

Không có người cứu cô đâu, cũng không có ai dám cứu cô.

Nếu như cô phục thị lão tử thoải mái, lão tử không ngại cho cô ăn chút gì đó.

Nếu cô làm cho lão tử mất hứng, lão tử sẽ bỏ cô vào trong nồi gạo và nấu cô đấy!Đồng Hiểu Vân dùng ánh mắt cầu cứu nhìn qua chủ nhiệm lớp Lưu Kim và đồng học của cô ngày xưa, hy vọng có thể có dũng sĩ đi ra cứu nàng, cứu nàng ra khỏi tay của tên thủ lĩnh phần tử vũ trang.Nhưng mà ánh mắt Đồng Hiểu Vân nhìn qua nơi nào thì người ở đó quay mắt qua chỗ khác, không dám đối mặt với nàng.

Trong đám bạn học của Đồng Hiểu Vân có không ít người cường hóa.

Nhưng mà không có kỹ năng mạnh mẽ, người cường hóa dưới uy hiếp của súng cũng không thể làm gì được.Đồng Hiểu Vân lập tức lâm vào trong tuyệt vọng, gia giáo nhà nàng rất tốt, không giống Vương Ny cởi mở như vậy.

Nếu như bị tên thủ lĩnh cường bạo thì nàng không biết nên sống thế nào.Tên phần tử vũ trang cười biến thái, hắn trực tiếp kéo Đồng Hiểu Vân nằm dưới mặt đất, sau đó kéo khóa quần trước mặt của nàng, hắn lôi tiểu đệ xấu xí của mình ra dùng súng của hắn đặt lên đầu của xe.m -o.nl in-e t ạ,i kkt,r uy en. co m Đồng Hiểu Vân và cười biến thái.- Ăn nó cho lão tử!Sau tận thế thì áp lực sống sót và sợ hãi vào tương lai làm cho người ta phóng thích hắc ám trong lòng.

Tâm lý của tên phần tử vũ trang này rất biến thái, ưa thích lăng nhục nữ nhân trước mặt của nhiều người, làm cho thân xác và tâm hồn của các nàng sụp đổ, biểu lộ khi người ta sụp đổ làm cho hắn có khoái cảm lớn lao.Đồng Hiểu Vân quỳ trên mặt đất, chỉ cảm thấy ánh mắt của người sống sót như đao nhọn đâm vào người của nàng.

Nàng vạn phần không muốn làm loại chuyện thấp hèn này trước mặt nhiều người.

Nhưng mà họng súng đang đặt lên đầu của nàng uy hiếp như vậy, nếu như không làm theo lời nam nhân này nói thì nàng sẽ chết.Tên phần tử vũ trang này không chút thương hoa tiếc ngọc dùng súng vỗ đầu của Đồng Hiểu Vân và lớn tiếng uy hiếp.- Nhanh lên!

Cô muốn chết đúng không?Đồng Hiểu Vân chỉ cảm thấy trong lòng có gì đó đã sụp đổ, nàng thoáng khóc lên, hai tay run rẩy, chậm rãi đặt lên tiểu đệ xấu xú của tên phần tử vũ trang này.Trong mắt tên phần tử vũ trang này vô cùng vui sướng, lại có một con mồi khuất phục dưới dâm uy của hắn rồi, chuyện này làm cho hắn cảm thấy vô cùng vui sướng.Phanh một tiếng súng vang lên!Trong mắt tên phần tử vũ trang này vô cùng sợ hãi, mi tâm của hắn nhiều ra một lỗ châu mai, vẻ mặt của hắn không tin ngã xuống đất.Những tên phần tử vũ trang bên kia muốn nhìn thấy một màn biến thái này thì đại loạn.Phanh!

Phanh!Tiếng súng thanh thúy không ngừng vang lên trong màn đêm, mỗi vang lên một tiếng thì mỗi tên phần tử vũ trang đều nổ đầu ngã xuống.Những tên phần tử vũ trang còn sống sót bất chấp khống chế người sống sót, nhao nhao tìm kiếm công sự né tránh.Thừa dịp những phần tử vũ trang kia hỗn loạn, Trương Mật chạy tới trước mặt của Đồng Hiểu Vân và vô cùng lo lắng nói với nàng.- Đồng Hiểu Vân, chạy mau!Đồng Hiểu Vân nhìn qua Trương Mật và sắc mặt tái nhợt nói một câu:- Trốn?

Chúng ta trốn nơi nào?

Bên ngoài khắp nơi là tang thi, biến dị thú, còn có nhân loại hung tàn.

Cho dù hiện tại chúng ta thừa dịp hỗn loạn này đào tẩu, nếu không có lương thực, không có ô tô thì trốn đi đâu?Đồng Hiểu Vân vốn là nữ hài tử thông minh, nàng trước kia như chúng tinh ủng nguyệt, bảo hộ thật tốt, nàng không có dùng tới đầu óc.

Người chính là như vậy, không có bị bức vào tuyệt cảnh thì không phát huy tiềm năng của mình.

Vừa rồi nàng bị tên phần tử vũ trang bức bách, nàng đã hiểu được rất nhiều.Nhìn qua gương mặt điềm đạm đáng yêu của Đồng Hiểu Vân, một lời nhiệt huyết phun ra trong lòng Trương Mật, hắn nhịn không được lớn tiếng nói:- Đồng Hiểu Vân, cùng tôi rời đi!

Tôi sẽ dùng tính mạng bảo vệ cô!Đồng Hiểu Vân chỉ lãnh đạm nhìn qua Trương Mật, nếu là trước đây thì nàng sẽ vô cùng cảm động đấy.

Nói không chừng còn thích Trương Mật, nhưng mà bây giờ lời lẽ của Trương Mật dối trá không thể dối trá hơn.

Nàng vừa rồi cơ hồ tuyệt vọng thì Trương Mật co rúc ở một bên, vô lực nhìn qua.

Hiện tại Trương Mật nói cái gì nàng cũng không tin.Lúc này đại lượng người sống sót đã rút ra phía sau.

Những tên phần tử vũ trang này nhìn qua là biết không tốt lành gì, đặc biệt là tên thủ lĩnh còn nói lấy thịt người làm lạp xưởng, hiển nhiên đây không phải thế lực tốt gì.

Bọn họ không muốn ở lại chỗ này.- Tôi cũng muốn đi!

Chính anh bảo trọng!Đồng Hiểu Vân nhìn qua bóng tối kia, ánh mắt chớp động thoáng cái nàng biến thành vô cùng cương nghị, chạy thẳng về hướng tiếng súng trong bóng tối.Trương Mật nhìn qua bóng lưng của Đồng Hiểu Vân đi xa, sắc mặt tái nhợt, cuối cùng cũng chạy về hướng của những đồng học bên kia.

Hắn dùng Lưu Kim người cường hóa cấp thấp làm cầm đầu, bọn họ đối phó súng không được nhưng đối phó tang thi vẫn có vài phần lực lượng.

Bổn sự tìm kiếm đồ ăn còn cao hơn đi một mình nhiều lắm.

Chương 236: Nghịch chuyển cuộc chiến. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong tận thế này, nếu muốn trở thành độc hành hiệp thì nhất định phải có được thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Nếu như không có thực lực vô cùng mạnh mẽ, chỉ có ôm thành đoàn mới có thể miễn cưỡng sống trong tận thế.Tiêu diệt thủ lĩnh phần tử vũ trang chính là Nhạc Trọng, trong đêm tối hắn như cá gặp nước, mặc dù chỉ có một người nhưng mà hắn áp chế đám phần tử vũ trang không thở nổi.Trong đêm tối thì những tên phần tử vũ trang không cách nào nhìn xa quá hai mươi mét, mà Nhạc Trọng có thể nhìn qua hai trăm mét.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, hắn giống như u linh xuyên qua đêm tối, hắn cầm lấy súng trường phát huy xạ thuật hắn khổ luyện bấy lâu nay, hắn bắn ra một viên là có một tên phần tử vũ trang bị bắn vào đầu ngã xuống.Sau mỗi lần bắn ra một lần thì Nhạc Trọng sẽ đổi vị trí.

Đại lượng viên đạn hỗn loạn không ngừng bắn qua phía hắn nhao nhao thất bại.

Những tên phần tử vũ trang lại không nhìn thấy vị trí của Nhạc Trọng cho nên chỉ có thể bắn bậy bạ, dưới hỏa lực áp chế cũng không có tác dụng gì cả.Nhạc Trọng không ngừng biến hóa vị trí săn giết đám phần tử vũ trang này.

Nhìn qua viên đạn không biết từ đâu bắn vào đầu của một tên đồng bạn làm sĩ khi đám phần tử vũ trang sụp đổ, bọn họ nhao nhao nhảy lên xe bus, bò lên xe bus thì không dám ló đấu ra nhìn một cái.Nhạc Trọng tiêu diệt những tên phần tử vũ trang ở gần xe bus, nhanh chóng giống như quỷ mỵ tiếp cận xe bus, tay vừa lộn thì một quả lựu đạn chợt hiệ ra trong tay của hắn, hắn lập tức tháo chốt bảo hiểm ném vào trong đám phần tử vũ trang.- Lựu đạn! ! !Những tên phần tử vũ trang rúc trong xe dùng súng trông coi cửa xe chờ tiếp viện thì nhìn thấy lựu đạn ném tới trước mặt, trong nội tâm sợ hãi.Oanh một tiếng vang thật lớn!

Nương theo âm thanh nổ tung là khí nóng rực của lựu đạn truyền vào trong thùng xe, đám phần tử vũ trang bên trong bị nổ chết.Nhạc Trọng không do dự, hắn lại ném quả lựu đạn khác vào trong xe bus khác kế bên.Oanh một tiếng vang thật lớn, đám phần tử vũ trang trong xe bus này cũng chết và tổn thương thật nhiều.Nhạc Trọng nhanh chóng vọt tới một chiếc xe bus, cầm đao một đao chém giết những tên nào còn chưa bị nổ chết, tiễn toàn bộ bọn chúng lên đường.

Giết hết đám phần tử vũ trang trong xe bus thì Nhạc Trọng lập tức đi tới một chiếc xe bus khác nữa, hắn cũng giải quyết đám phần tử vũ trang trong này, hắn thu vũ khí của chúng vào trong trữ vật giới chỉ.

Súng ống đạn trong tận thế cực kỳ trân quý.

Dù là một cây súng thù Nhạc Trọng cũng không buông tha.Giải quyết đám phần tử vũ trang trong hai xe bus, Nhạc Trọng vừa xuống xe thì nhìn thây Đồng Hiểu Vân đang trong bóng tối chạy qua hướng của hắn.Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân, khẽ chau mày nói:- Cô tới nơi này làm gì? ikienthuc.org- Quả nhiên là hắn!Đồng Hiểu Vân nhìn thấy tướng mạo của Nhạc Trọng thì trong nội tâm xác định phỏng đoán của mình.Đồng Hiểu Vân đi đến trước người Nhạc Trọng và cố lấy hết dũng khí chào hàng bản thân mình.- Nhạc lão đại, cho tôi làm tiểu đệ của anh đi!

Tôi sẽ giặt quần áo, nấu cơm, khi cần thiết có thể cầm súng bắn nhau.

Nếu như anh cần tôi cũng ngủ với anh.

Anh yên tâm, tôi vẫn còn trinh, chưa nam nhân nào đụng vào tôi đâu.Đồng Hiểu Vân nhìn thấy Nhạc Trọng lẻ loi một mình tiêu diệt những phần tử vũ trang kia thì kiên định đi theo Nhạc Trọng.

Nàng biết rõ nếu muốn sống sót trong tận thế thì chỉ có dựa vào một gã cường giả mới sống được.

Trương Mật hiển nhiên không phải là cường giả có thể dựa vào, cũng chỉ có Nhạc Trọng mới là cường giả có thể dựa vào.

Về phần thân thể nàng, bản thân nàng không khống chế được thì nói gì tới thân thể.

Cho dù hiện tại không cho Nhạc Trọng cũng có người khác chiếm thân thể của nàng, bởi vì nàng quá mức nhỏ yếu cùng vô lực.- Đừng lên tiếng!Đột xem o,n line -tạ-i- .k-k truyen .co m nhiên Nhạc Trọng nhào tới, đem Đồng Hiểu Vân đẩy trên mặt đất.Đồng Hiểu Vân cơ hồ là phản ứng vô thức đẩy Nhạc Trọng ra, nhưng mà không có làm như vậy, nhưng mà trong mắt xinh đẹp hiện ra thần sắc đau khổ, nàng thật không ngờ Nhạc Trọng lại vội vả như vậy, muốn làm ở chỗ này.Sau một khắc Đồng Hiểu Vân đã biết rõ nàng hiểu lầm Nhạc Trọng.Một viên đạn rơi vào chỗ Đồng Hiểu Vân cùng Nhạc Trọng và tạo thành có lỗ nhỏ trên đất.Những tên phần tử vũ trang khác đã quay trở về rồi.

Nghe được lựu đạn nổ mạnh thì mười hai tên phần tử vũ trang chạy về.Nhạc Trọng ôm Đồng Hiểu Vân lắn ra sau một khối đá lớn, đem một khẩu súng ngắn 54 cho nàng, ra lệnh với nàng.- Nằm sấp ở chỗ này đừng nhúc nhích!

Tôi đi giải quyết bọn chúng.- Ân!Đồng Hiểu Vân nghe tiếng súng là sợ hãi tái mặt nhưng vẫn kiên định trả lời, sợ hãi làm thân thể nàng không cách nào nhúc nhích được, nàng tiếp nhận sứng ngắn của Nhạc Trọng cầm chặt trong tay.

Nàng chỉ là tiểu nữ sinh mười ba tuổi, căn bản chưa nhìn thấy đại tràng diện cái gì, càng đừng đề cập tới nàng hiện giờ vô cùng đói bụng.Nhạc Trọng hít sâu một hơi, hắn giống như báo săn lao ra ngoài.Những tên phần tử vũ trang bị phục kích nhìn thấy mục tiêu biến mất trong bóng tối thì dừng bắn.

Bọn chúng lập tức xoay người đứng lên, cẩn thận từng li từng tí hướng về Nhạc Trọng, Đồng Hiểu Vân vừa biến mất.Nhạc Trọng nhìn qua mấy tên phần tử vũ trang đứng lên, cầm lấy súng trường bắn ra hai phát.Trên đầu của hai tên phần tử vũ trang này lập tức nhiều ra một lỗ máu té xuống.Mười tên phần tử vũ trang còn lại hoảng sợ tản ra chung quanh, nhao nhao tìm kiếm công sự che dấu, lúc này không ngừng phản kích về hướng Nhạc Trọng vừa bắn lúc nãy.Sau khi Nhạc Trọng nổ súng thì đã sớm di động, viên đạn của đám phần tử vũ trang rơi vào hư không, ngay cả bóng dáng của Nhạc Trọng cũng không thấy.Nhạc Trọng giống như thợ săn trong bóng tối không ngừng tiếp cận đám phần tử võ trang này, mỗi lần bắn ra một phát là một tên phần tử vũ trang bị bắn vào đầu.Cho dù những tên phần tử vũ trang ẩn giấu cơ thể trong công sự đều bị Nhạc Trọng một súng tiêu diệt, sau khi giết chết sáu tên phần tử vũ trang thì một gã võ trang phần tử rốt cục không chịu nổi tra tấn bị săn giết này, hắn không cách nào chống lại sợ hãi, hắn cầm súng trường 81 trong tay ném xuống mặt đất, tràn ngập hoảng sợ kêu lên:- Đừng giết tôi! !

Đừng giết tôi! !

Tôi đầu hàng! !

Đừng giết tôi!Nhạc Trọng vốn đã nhắm trúng tên phần tử vũ trang này, nhìn thấy tên kia sụp đổ đầu hàng, lập tức bắn một phát và tên phần tử vũ trang bên cạnh.Phanh một tiếng súng vang, một tên phần tử vũ trang ở bên người của tên đầu hàng bị trúng đạn vào đầu và ngã xuống.Thấy một màn như vậy tên phần tử vũ trang này sinh ra hàn ý, hai tay ôm đầu, cuộn mình thành một đoàn, không dám có chút vọng động.- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi! !

Tôi đầu hàng!Hai tên phần tử vũ trang còn sót lại lập tức hoảng sợ, lớn tiếng đầu hàng.

Chương 237: Nghịch chuyển cuộc chiến. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comBọn họ không nhìn thấy địch nhân, nhưng mà lại nhìn thấy địch nhân phục kích trong bóng tối không ngừng lấy mạng của đồng bạn, không có gì kinh khủng hơn chuyện này.

Bọn họ không phải tang thi, bọn họ cũng biết sợ hãi, bọn họ cũng muốn sống sót, vì vậy liền lựa chọn đầu hàng.Nhạc Trọng đứng ở sau lưng ba tên phần tử vũ trang này, nhìn qua bóng tối nói ra.- Lưu Nhị Hắc!

Thu vũ khí của bọn chúng và trói lại!Sau một tảng đá lớn thì Lưu Nhị Hắc nằm như thi thể không nhúc nhích thoáng cái nhảy dựng lên, cầm dây thừng đi tới trước người của Nhạc Trọng và vỗ mông ngựa ngay.- Rốt cục cũng xong! !

Nhạc lão đại, anh đúng là quá lợi hại.

Tôi quá phục anh rồi!Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Nhị Hắc vẻ mặt bại hoại, nhướng mày trầm giọng ra lệnh.- Đi trói bọn chúng lại!

Chúng ta không có thời gian mà lãng phí đâu!Tiêu diệt mười hai tên xâm nhập, chuyện này cũng không có chấm dứt, hơn hai mươi tên còn lại đang bắn giết với năm tên cảnh sát.

Nhạc Trọng phải nhanh chóng tiêu diệt bọn chúng.- Vâng!Lưu Nhị Hắc ứng một tiếng, nhanh chóng dùng dây thừng trói ba tên xâm nhập cực chặt, hơn nữa dùng vải rách nhét vào miệng tù binh.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn qua ba tên tù binh, nhìn qua Lưu Nhị Hắc ra lệnh.- Anh ở nơi này trông chừng thật kỹ, bọn chúng có dị động cứ xử bắn tại chỗ.Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì thân thể ba tên tù binh run lên, không dám có chút động đậy.

Hiện tại cũng không phải thời điểm hòa bình mà bàn về nhân quyền, giết chóc tù binh căn bản không có người nào trách, cũng không ai dám nói.Giao ba tên tù binh cho Lưu Nhị Hắc, Nhạc Trọng giống như báo săn phóng thẳng về hướng đang bắn nhau bên kia.Ban đêm là thích hợp bắn lén nhất, dưới bóng tối bao phủ và phục kích sau lưng, nếu không phòng bị thì chết chắc.Được bóng tối yểm hộ, Vương Kiến mang theo bốn cảnh sát nấp sau công sự bắn nhau với hai mươi tên phần tử vũ trang.Trong khu vực này tiếng súng không dứt bên tai, nhưng mà người chêt cực nhỏ, chiến đấu lâu như vậy, Vương Kiến bên này chỉ có một tên cảnh sát bị đạn lạc bắn vào tay, những người còn lại không có bị thương.

Chỉ có tiến hành chiến đấu thì đạn dược bên của Vương Kiến càng ngày càng ít, nếu như không có đạn thì không ngăn được hơn hai mươi tên phần tử vũ trang tấn công.Đúng lúc này Nhạc Trọng lặng lẽ đi vòng ra sau lưng của hơn hai mươi tên phần tử vũ trang, đột nhiên bắn ra hai viên, trực tiếp bắn vào đầu của hai tên phần tử vũ trang.- Cao thủ! !

Cao thủ có năng lực đánh đêm!Tên thủ lĩnh phần tử vũ trang nhìn thấy hai tên đội viên bên người bị bắn vào đầu, trong nội tâm lập tức sinh ra cảm giác lạnh toàn thân.

Phải biết rằng bọn họ bắn nhau thật lâu với bọn người Vương Kiến, bắn hơn hai trăm viên đạn, trừ ba tên phần tử vũ trang bị thương vng từ đầu ra, không thương vong nào khác.

Hai tên phần tử vũ trang này bị hai viên đạn bắn xuyên đầu, hiển nhiên là có cao thủ đánh đem xuất hiện.

Trong đêm tối mà có cao thủ bắn tỉa có năng lực đánh đêm thì chính là một đại sát khí khủng bố.

Dù bọn họ đông người cũng không đủ cho người ta giết.- Vị cao thủ đánh đem kia! !

Tôi là Hùng Chính!

Lúc này Mãnh Hổ Bang chúng tôi nhận sai! !

Xin ngài giơ cao đánh khẽ, thả chúng tôi một con đường sống.

Nữ nhân, lương thực, vũ khí, ngài có yêu cầu gì cứ việc nói, Mãnh Hổ Bang chúng ta có thể làm được sẽ nghiêm túc thi hành.Tên thủ lĩnh phần tử võ trang tên là Hùng Chính nhìn chằm chằm vào bóng tối hét lớn.Hùng Chính có xem o nl i ne t ạ i k-k,t r.uyen..c,om thể trở thành thủ lĩnh tiểu đội này, hắn bằng vào không chỉ sức chiến đấu mạnh mẽ, còn có sức quan sát và phán đoán tình hình.

Hắn đã đoán được hai chiếc xe bus kia nổ tung là Nhạc Trọng gây nên.

Nếu hắn tiến tới đây tiếp viện thì có nghĩ đội viên bên kia đã xong rồi, hắn hiện tại cũng chỉ tạm thời nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, bằng không đợi hắn chính là con đường chết.Nhạc Trọng trong bóng đêm lạnh lùng nói:- Toàn bộ bỏ vũ khí xuống, đầu hàng tôi.

Tôi sẽ tha các người một mạng, nếu không thì phải chết!

Các người chỉ có 3 giây cân nhắc mà thôi, sau 3 giây thì tôi sẽ giết sạch kẻ nào không đầu hàng.- Nhạc Trọng!

Đó là âm thanh của Nhạc Trọng.

Hắn tới cứu chúng ta sao?

Chẳng lẽ hắn giải quyết đối thủ bên kia rồi sao?

Hắn quả nhiên có được thực lực đáng sợ.Vương Kiến nghe được Nhạc Trọng nói thì trong nội tâm chấn động, sau đó có chút buông lỏng.

Bất kể như thế nào thì Nhạc Trọng lúc này hiển nhiên cứu bọn họ một mạng.Nếu như Nhạc Trọng không đến, bọn người Vương Kiến năm người hao hết đạn thì chờ bọn họ chính là bị giết.Nghe Nhạc Trọng nói như ậy thì Hùng Chính chần chờ một chút, nếu như buông súng thì chẳng khác gì là cá thịt mặc cho người ta chém giết a.- Con mẹ mày, mày tính toán là cái đéo gì!

Chết cho lão tử!Một gã phần tử vũ trang tính cách vô cùng táo bạo hét lên, cầm lấy súng tiểu liên 79 nhắm về phía âm thanh Nhạc Trọng vừa nói và bắn điên cuồng.Phanh một tiếng súng vang!

Tên phần tử võ trang này còn chưa giơ súng lên thì đầu của hắn có huyết dịch chảy ra ngoài, bản thân của hắn cũng vô lực ngã xuống đất.Nhìn thấy một màn này thì đám phần tử vũ trang càng thêm sa sút, mỗi một người trên mặt tràn ngập sợ hãi, bọn họ không ai muốn chết.- 3 giây đã qua!

Người không bỏ vũ khí chết!Âm thanh lạnh lùng cua Nhạc Trọng vang lên trong bóng tối càng giống như một cây búa lớn nện mạnh vào lòng người, làm cho người ta sợ hãi.Phanh một tiếng súng vang lên, lại có một tên phần tử vũ trang bị bắn vào đầu, vô lực té trên mặt đất.Nhìn qua tên đồng bạn bị một viên bắn chết thì trên mặt đám phần tử vũ trang này tràn ngập sợ hãi, nhao nhao đem vũ khí ném trên mặt đất.Hùng Chính nhìn thấy bộ hạ ném vũ khí trên mặt đất thì có chút thở dài một hơi, cũng ném súng tiểu liên 79 xuống đất.

Thấy chết không sờn, đây là chuyện vinh quang không gì sánh được của những bộ đội được trải qua huấn luyện nghiêm khắc.

Nhưng bọn họ là lũ cướp, những chuyện đi tìm chết quyết không làm, đầu hàng là chuyện đương nhiên.Đại bộ phận phần tử vũ trang buông súng xuóng, đã có hai gã phần tử vũ trang ôm súng nằm rạp xuống, trốn ở sau công sự che chắn, chờ đợi Nhạc Trọng hiện thân.

Một khi Nhạc Trọng hiện thân thì bon họ sẽ động thủ giết Nhạc Trọng.

Nhưng mà bọn họ không nghĩ tới Nhạc Trọng vừa rồi đã cẩn thận kiểm kê nhân số của bọn họ.Nhìn thấy hai tên phần tử vũ trang không nghe lời của mình nói thì Nhạc Trọng lập tức bắn ra hai phát, bắn qua đầu của hai tên phần tử vũ trang này.Hai tên phần tử vũ trang nằm trên mặt đất bị Nhạc Trọng tiêu diệt, hoàn toàn đánh nát tâm lý may mắn trong lòng của Hùng Chính.Trong bóng tối, Nhạc Trọng lạnh lùng nói uy hiếp.- Đi đưa tay lên đầu, đi tới chỗ xe bus, ôm đầu ngồi xổm xuống.

Người nào động đậy sẽ bị bắn gục.Dù sao Nhạc Trọng chỉ lẻ loi một mình, nếu như hắn hiện thân trong bóng tối tiếp nhận tù binh, chỉ sợ những người kia sẽ nhân dịp hắn tiếp nhận tù binh mà chạy thoát, đến lúc đó giết cũng phiền toái.

Chương 238: Toàn bộ đầu hàngChỉnh sửa : kktruyen.comNếu như tập trung quản lý mà đám tù binh dám bỏ chạy thì Nhạc Trọng cũng dễ dàng giải quyết chúng.Một tên đưa tay kên đầu, đi về hướng mà Nhạc Trọng chỉ.Đột nhiên lúc này một tên phần tử cầm súng lên, hắn muốn mượn bóng tối yểm hộ chạy thoát khỏi đây.Phanh một tiếng súng vang, tên phần tử vũ trang kia vừa chạy vài bước thì đã bị một viên đạn bắn vào đầu, biến thành một cỗ thi thể té trên mặt đất.Thấy một màn như vậy thì đám phần tử vũ trang tràn ngập kính sợ Nhạc Trọng đang ở trong bóng tối, lập tức thành thành thật thật đi tới xe bus.Trên thực tế Nhạc Trọng chỉ có một người, nếu như đám phần tử vũ trang này bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng, hắn tối đa cũng chỉ giết được bảy tám người, dù sao hắn không có khả năng đuổi đến quá xa.

NHưng mà do bọn chúng quá sợ hãi cho nên thuần phục Nhạc Trọng nói mà thôi.- Lưu Nhị Hắc, đi ra!

Trói toàn bộ bọn chúng lại!Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh.- Vâng!

Nhạc lão đại!Ở chỗ không xa Lưu Nhị Hắc ứng một tiếng, hắn mang theo ba tên tù binh lúc trước đi tới chỗ xe bus.

Hắn lấy dây thừng ra, thập phần nhanh nhẹn trói những tên phần tử vũ trang này lại với nhau.Nhạc Trọng từ trong bóng tối đi ra ngoài, đi tới chỗ năm tên cảnh sát đang trốn thì nói:- Vương Kiến, các người cũng đi ra đi.Cho dù năm tên cảnh sát từng trở mặt động thủ với Nhạc Trọng nhưng mà Nhạc Trọng cũng có nắm chắc sẽ giết năm người bọn họ, bởi vậy hắn mới đi ra khỏi bóng tối.Vương Kiến nghe Nhạc Trọng nói vậy thì do dự một hồi, nhìn qua đồng bạn, từ trong chỗ ẩn nấp đi ra, từ thực lực Nhạc Trọng bày ra lúc nãy thì Nhạc Trọng muốn giết bọn họ thì bọn họ đã chết rồi.Nhạc Trọng nhìn Vương Kiến năm người thì chỉ vào đám phần tử vũ trang đang đầu hàng.- Các người trông chừng bọn chúng, tôi đi tiêu diệt đám còn lại.Nói xong Nhạc Trọng liền tiến vào trong bóng tối.

Trong bóng đêm năm người Vương Kiến không có năng lực đặc thù, sức chiến đấu không được, còn không bằng ở lại trông coi tù binh.Một gã cảnh sát nhìn Vương Kiến và lên tiếng hỏi:- Lão Vương, làm sao bây giờ?

Chúng ta thật ở đây chờ hắn sao?Trong năm tên cảnh sát này, Vương Kiến thân thủ tốt nhất, đồng thời hắn cũng là người cường hóa cấp 13, những cảnh sát kia xem hắn là người dẫn đầu.Vương Kiến cắn răng nói:- Đợi hắn!Ý của tên cảnh sát thì Vương Kiến cũng hiểu.

Không bằng nhân dịp Nhạc Trọng đi bắt đám người kia thì lên xe rời đi.

Dù sao Nhạc Trọng tuy tạm thời đứng về phía bọn họ, nhưng mà tình cảm lúc trước cũng không tốt.

Nếu như Nhạc Trọng trở về, vậy tính mạng của bọn họ chỉ một ý niệm của Nhạc Trọng mà thôi.

Trong đêm tối bọn họ và Nhạc Trọng đối kháng, không có một tia phần thắng.

Hơn nữa từ biểu hiện của Nhạc Trọng ban ngày thì Nhạc Trọng cũng không phải là thanh niên nhiệt huyết nóng đầu.Tuy Vương Kiến cũng hiểu điểm này, nhưng mà hắn vẫn quyết định ở lại chờ Nhạc Trọng trở về.

Trong đó nguyên nhân trọng yếu nhất là mấy chiếc Đông Phong kilocalo chở vật tư chủ yếu chạy xuống đồng hoang.

Không có vật tư sinh hoạt sung túc, cho dù bọn họ chạy khỏi nơi này cũng chết đói.Nhạc Trọng một đường bay nhanh, rất nhanh đã nhìn thấy đám phần tử vũ trang đang bắt người sống sót.

Số lượng người sống sót tổng cộng mười bảy người, mỗi một người trên lưng mang nhiều vật tư.

Những phần tử vũ trang kia bảo đám người bọn họ mang vật tư từ chiếc Đông Phong kilocalo xuống.Những vật tư chứa trên Đông Phong kilocalo rất nhiều, đối với những phần tử vũ trang này thì nhiên liệu và lương thực mới là tài nguyên trọng yếu nhất, những thứ rách rưới bọn họ không cần.Lương thực trong đội xe vô cùng khẩn trương, chưa đủ một trăm cân gạo, trừ chuyện đó ra còn có nhiều thực phẩm phụ, nhưng mà bởi vì lương thực thưa thớt nên mười bảy người cũng đã đem vật tư trên chiếc Đông Phong kilocalo chuyển sạch.Nhạc Trọng nhìn qua đám phần tử vũ trang và bóp cò.Phanh một tiếng súng vang, một gã phần tử vũ trang bị bắn vào đầu.Mấy tên phần tử vũ trang còn lại nhao nhao nhìn qua, nhao nhao tìm kiếm công sự trốn đi, đồng thời bắt đầu bắn về hướng của Nhạc Trọng bên này.Những tên sống sót đạt được tự do ngắn ngửi đã ôm lấy vật tư trốn đi.

Chỉ có bốn năm người vứt bỏ lương do wn l.o ad P,RC m ớ-i nh ất tại kk.t ruy e-n.c om thực trong tay.

Lương thực quý giá trong tận thế thì đám người sống sót biết rõ ràng.

Đại bộ phận người cho dù trốn chạy thì dù chết cũng phải mang theo vật tư bỏ chạy.

Nếu như vứt bỏ lương thực thì ý nghĩa bọn họ tránh được nguy cơ lần này, không lâu sau cũng chết vì đói khát.Trong bóng tối thì những phần tử vũ trang phản kích là bằng không.Nhạc Trọng mượn nhờ bóng tối thì có thể giết chết những tên này, một viên đạn bắn trúng đầu đám phần tử vũ trang.- Tôi đầu hàng! !

Đừng giết tôi!- Tôi đầu hàng! ! !Năm, sáu gã phần tử vũ trang bị bắn vào đầu, đám phần tử vũ trang không ngăn cản được áp lực, nhao nhao vứt bỏ khí giới đầu hàng.Trong bóng đêm, Nhạc Trọng lạnh lùng nói ra.- Toàn bộ đi ra!

Đem lương thực cầm lên.

Đi tới chỗ xe bus.Những tên phần tử vũ trang đi tới, cầm lấy bốn túi lương thực mà đám người sống sót vứt lại, trong lòng run sợ đi tới hướng xe bus.

Bọn họ không biết có bao nhiêu người đang ngắm bản thân mình, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi.Nhạc Trọng thu vũ khí của đám phần tử vũ trang vào trong không gian giới chỉ rồi đi theo.Sau khi bắn chết hai tên phần tử vũ trang có ý đồ bỏ chạy, đám phần tử vũ trang còn lại trung thực hơn, kinh hồn táng đảm cầm lương thực đi tới xe bus.Lúc này người sống sót cũng tụ tập ở chỗ xe bus, không ít người sống sót trốn ở xa xa nhìn thấy bắn nhau chấm dứt thì đi về, nhìn thấy những phần tử vũ trang đã bị giải quyết cũng bị trói lại.

So sánh với ở bên ngoài thì nơi này an toàn hơn.- Quá lợi hại! !

Hắn thật sự là thật đáng sợ!

Quá mạnh mẽ!Nhìn thấy Nhạc Trọng mười tên phần tử vũ trang lùa như lùa vịt từ trong bóng tối đi ra ngoài, tất cả người sống sót ở chỗ xe bus chấn động trong lòng.

Vừa nghĩ tới bọn họ hôm nay nghe Hoàng Duy An xúi giục đi bức ép Nhạc Trọng thì hoảng sợ không thôi.

Nếu như lúc ấy Nhạc Trong điên lên thì đã giết sạch bọn họ rồi.- Quá lợi hại!

Nếu là nam nhân của mình thì quá tốt!Vương Ny đứng trong đám người sống sót ở xe bus, nhìn thấy Nhạc Trọng trong bóng tối đi ra ngoài, trong mắt tràn ngập phức tạp.Những tên phần tử vũ trang bị kéo tới chỗ xe bus, đã bị Lưu Nhị Hắc nhanh nhẹn trói lại, đứng ở một bên trông coi.Nhạc Trọng thấy đại thế đã định, lúc này cao giọng kêu lên.- Thiết cốt!

Mang các nàng tới!

Đồng Hiểu Vân, cô cùng xuất hiện đi!Không lâu được bạch cốt bảo hộ thì bọn người Trác Nhã Đồng và Đồng Hiểu Vân cũng đi tới trước xe bus.- Những tên này là tù binh của hắn sao?

Thật sự là quá lợi hại!Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân, Cố Mạn Tư, Vân Thải Vi bốn người nhìn qua ba mươi tên phần tử vũ trang ngồi xổm dưới đất, bị trói rất chặt, trong mắt hiện ra hào quang khiếp sợ và tự hào.

Chương 239: Danh trạng. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCác nàng cũng không có nghĩ thầm Nhạc Trọng lại mạnh mẽ như vậy, dùng lực lượng một người thay đổi cuộc chiến, còn bắt ba mươi tên phần tử vũ trang làm tù binh.Những người còn sống sót nhìn qua bốn nữ Trác Nhã Đồng bên này thì trong mắt tràn ngập ghen ghét.

Trong tận thế nếu như tìm được một cường giả tâm địa không xấu dựa vào, đối với các nàng là những nữ nhân nhu nhược là một loại hạnh phúc.- Cường giả như vậy là nam nhân của mình, thật sự là quá tốt!

Mình nhất định phải nắm trong tay mới được.Cố Mạn Tư nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt dị quang chớp động và trong nội tâm tràn ngập vui sướng và tự hào, nàng có thể cảm giác được ánh mắt hâm mộ và ghen ghét của những nữ nhân trong người sống sót.Đồng Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng, trong nội tâm bốc lên suy nghĩ:- Nam nhân này mình tuyệt đối không bỏ qua.

Cho dù như thế nào cũng phải ở cùng với hắn.Cố Mạn Tư, Đồng Hiểu Vân hai nữ nhìn qua Nhạc Trọng và cũng không có tình yêu.

Các nàng muốn bắt lấy Nhạc Trọng cũng chỉ muốn sống sót trong tận thế, sống sót rất tốt.

Về phần tình yêu trong tận thế là xa xỉ phẩm, chỉ có cường giả mới có quyền lợi xa xỉ này.

Kẻ yếu ngay cả sống sót cũng khó khắn chứ nói gì tới tình yêu.Nhạc Trọng có thể thu hoạch tâm hồn thiếu nữ của Trác Nhã Đồng là cơ duyên xảo hợp.

Hắn và Cố Mạn Tư, Đồng Hiểu Vân hai nữ trước kia không có tâm tư gì, muôn phát sinh tình yêu đúng là chuyện khó hơn lên trời.Nhạc Trọng dưới ánh mắt của mọi người, trực tiếp đi đến trước mặt Hùng Chính và dùng khẩu súng ngắn 54 đặt lên đầu của Hùng Chính, lạnh lùng nói:- Các người là kẻ nào?

Tôi chỉ muốn nghe lời nói thật, anh nói dối một câu tôi sẽ bắn nát đầu của anh!Nhìn thấy Nhạc Trọng hung hãn như vậy thì những người sống sót đưa mắt nhìn nhau, trong nội tâm đối với Nhạc Trọng sinh ra một tia sợ hãi.

Bọn họ đã biết rõ Nhạc Trọng thập phần cường hoành, có thể giết người trong nháy mắt.

Nhưng mà hung hãn như vậy làm cho bọn họ sợ hãi.- Đừng nổ súng! !

Tôi nói!

Tôi nói, anh muốn biết cái gì, chỉ cần tôi biết rõ tôi sẽ nói!Hùng Chính bị súng chỉa vào đầu, sau lưng lập tức đổ mồ hôi lạnh.

Hắn vốn không phải chiến sĩ thấy chết không sờn, bị Nhạc Trọng bức như vậy phòng tuyến tâm lý đã sụp đổ rồi.Đột nhiên một tên phần tử vũ trang hét lớn:- Hùng Chính! !

Đại đương gia đối xử với mày không tệ, mày dám phản bội đương gia à!

Chẳng lẻ không sợ đương gia giết mày!Nhạc Trọng không nói hai lời đưa súng chỉa vào đầu của tên phần tử vũ trang này và bóp cò.Tiếng súng nổ vang, đầu của tên phần tử vũ trang này vỡ ra, máu tươi và óc chảy ra ngoài, chuyện này làm cho đám người nhát gan trực tiếp sợ hãi ngất đi.Vương Kiến cùng bốn tên cảnh sát còn lại nhíu mày, tinh thần trọng nghĩa rất mạnh cho nên bọn họ không đồng ý cách làm của Nhạc Trọng.

Nhưng mà bọn người Vương Kiến dù tinh thần trọng nghĩa mạnh cũng không có nghĩa là bọn họ cổ hủ.

Trước tận thế, hắc ám của xã hội đen bọn họ biết rõ.

Có đôi khi chỉ cần không đạt tới mấu chốt trong lòng của bọn họ, bọn họ sẽ dựa theo lệnh của cấp trên làm ra chuyện trái lương tâm.

Nếu như bọn họ cổ hủ thì vượt cấp kiện lên cấp trên thì chỉ sợ đã mất chén cơm.Nhìn qua tên phần tử vũ trang bị Nhạc Trọng bắn nổ đầu thì đám phần tử vũ trang còn lại sợ hãi và thành thật trở lại.Ánh mắt lạnh như băng của Nhạc Trọng nhìn qua đám phần tử vũ trang này và nói một câu:- Trong các người nếu ai còn tận trung với đại đương gia thì đứng ra.

Tôi sẽ tiễn các người đi một đoạn, cho các người tận trung với hăn.Những tên phần tử vũ trang còn lại co đầu lại, không ai dám nói gì.Nhạc Trọngđem khẩu súng ngắn 54 chỉ vào đầu của Hùng Chính và lạnh lùng nói:- Anh bây giờ có thể nói!

Nói những gì anh biết!- Vâng!

Được, tôi nói!

Tôi nói!Hùng Chính cũng bị thủ đoạn giết người không chớp mắt của Nhạc Trọng thì dọa sợ hãi.

Hắn vội vàng như vớ được cây đậu thần nói rõ với Nhạc Trọng.Bọn người Hùng Chính là một đám cướp tới từ Thanh Phong Trại.

Sau tận thế thì tang thi quá nhiều, còn có tang thi tiến hóa khủng bố, lại không sợ súng đạn bắn, cực kỳ khó chơi.

Mà những con dị thú vô cùng hung mãnh, lực công kích vô cùng cường hoành.

So về tang thi cùng biến dị thú thì nhân loại yếu hơn nhiều lắm.Mà bọn cướp Thanh Phong Trại thường xuyên đi qua các thôn trang nhỏ săn giết tang thi tìm kiếm vật tư, một mặt chuyên môn thu giữ nhân loại còn sống, cướp bóc của người sống sót, lương thực, nhân khẩu vận chuyển tới Thanh Phong Trại.Trại chủ Thanh Phong Trại tên là Liệt Thiên Dương!

Hắn là người tiến hóa thực lực vô cùng cường hoành.

Dưới sự lãnh đạo của Liệt Thiên Dương thì bọn cướp Thanh Phong Trại không ngừng gia tăng nhân khẩu, chiếm đoạt thế lực nhỏ yếu chung quanh, lúc này đã phát triển được hai ngàn sáu trăm phần tử võ trang và bốn trăm người mạnh mẽ.Sau tận thế thì tài nguyên lương thực thiếu thốn.

Sau tận thế lương thực không nảy mầm, dưới loại tình huống này Thanh Phong Trại mặc dù chiêm được không it vật tư và người sống của các thôn trang, nhưng mà xem .t,ại k,ktruye,n . c o,m tài nguyên càng ngày càng thiếu thốn.

Vì giảm bớt hoàn cảnh quấn bách và tiêu hao vật tư, Liệt Thiên Dương hạ lệnh ăn tươi người sống để tiết kiệm vật tư và giảm nhân khẩu.Nghe Hùng Chính kể rõ thì sắc mặt Vương Kiến và những người khác trở nên vô cùng tái nhợt, nếu không phải Nhạc Trọng ra tay giải quyết phần tử vũ trang của Thanh Phong Trại, những người bọn họ bị mang tới Thanh Phong Trại thì kết cục cuối cùng là rơi vao bụng đồng loại.Người sống sót vốn có hơn hai trăm, chạy trốn hơn mười người rời đi, sau tận thế đã nhìn thấy nhiều chuyện như hiếp, giết, cướp bóc các loại chuyện hắc ám.

Nhưng mà chuyện ăn đồng loại khủng bố này không ngờ lại diễn ra ở trước mặt.Nhạc Trọng xanh mặt nhìn qua Hùng Chính lạnh lùng hỏi:- Trong các người ai đã từng ăn thịt người?Hùng Chính chần chờ một hồi, hắn đã nghe được bất thiện trong miệng của Nhạc Trọng .

Hắn còn không muốn bán đứng đồng bạn chiến đấu của mình.Nhạc Trọng đem súng đặt lên đầu của Hùng Chính và sát cơ lẫm lẫm nói ra:- Nói!

Mày không nói thì tao sẽ thẩm vấn những thằng khác.Thân thể Hùng Chính chấn động mạnh, nhanh chong chỉ ra vài tên phần tử vũ trang trong đám người.- Hắn!

Hắn! ...

Còn có hắn!

Mấy người này đều ăn thịt người!- Hùng Chính!

Tao chửi con mẹ mày, chó má!- Hùng Chính!

Mày là tạp chủng đáng chết!"..."

Vài tên phần tử vũ trang bị Hùng Chính chỉ vào mặt thì lập tức chửi bậy.Nhạc Trọng nhìn qua mấy tên phần tủ vũ trang này, nhìn qua năm tên cảnh sát Vương Kiến nói một câu:- Kéo bọn chúng đi!

Tách ra thẩm vấn!

Vương Kiến, bọn chúng giao cho các anh!

Cho dù là dùng thủ đoạn gì cũng phải thẩm vấn cho được!- Hiểu!Vương Kiến bị khí thế của Nhạc Trọng chỗ nhiếp, ứng một tiếng, đè mấy tên phần tử vũ trang xuống, bắt đầu thẩm vấn bọn chúng.Không có hạn chế thủ đoạn thẩm vấn, năm tên cảnh sát hoàn toàn lấy được lời khai của chúng, chứng minh Hùng Chính nói là không sai.

Chương 240: Danh trạng. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhững phần tử vũ trang nhanh chóng bị giải trở về, sắc mặt những tên ăn thịt người như tro tàn, những tên phần tử vũ trang không có ăn thịt người thì kinh hoàng, không biết Nhạc Trọng sẽ xử lý bọn họ như thế nào.Nhạc Trọng tách phần tử vũ trang không ăn thịt người và ăn thịt người thành hai bên, hắn đem một thanh Phảng Chế Đường Đao đưa cho Hùng Chính và chỉ vào một tên ăn thịt người nói ra:- Tôi cần nhân thủ!

Chém chết thằng này, từ giờ trở đi anh chính là người của tôi!

Nếu như anh không hạ thủ thì chết cùng hắn được rồi!- Thủ đoạn thật độc ác!

Hắn muốn chúng ta tỏ danh trạng!Hùng Chính tiếp nhận Phảng Chế Đường Đao mà Nhạc Trọng đưa qua, thân thể khẽ run lên, hiểu được ý của Nhạc Trọng và Nhạc Trọng muốn dùng hắn, nếu như giết đồng bạn trước mặt thì hắn triệt để quyết liệt với Thanh Phong Trại.

Nếu như không giết đồng bạn thì hắn sẽ bị giết.Hùng Chính nắm chặt Phảng Chế Đường Đao trong tay, trong nội tâm hiện ra khí tức ác liệt, đi đến trước người đồng bạn ngày xưa, hung hăng một đao chém rụng đầu, máu tươi phóng lên trời, tung tóe lên người của hắn, thoạt nhìn giống như ác quỷ vậy.Hùng Chính chém giết tên đồng bạn ngày xưa, cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay đi qua một bên, thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng và lớn tiếng tỏ rõ.- Hùng Chính nguyện ý thề thần phục chủ nhân, vì chủ nhân mà chiến, xin chủ nhân thu lưu.Nhạc Trọng tán thưởng nhìn qua Hùng Chính và nói:- Rất tốt!

Từ giờ trở đi, anh chính là tiểu đội trưởng tiểu đội hai!

Đứng lên đi!Hùng Chính đứng lên, cung kính cầm Phảng Chế Đường Đao trong tay trả lại cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chợt đem một cây sứng trường 81 cùng hai băng đạn cho Hùng Chính.

Ở cự ly ngắn , Nhạc Trọng dễ dàng chém giết Hùng Chính, cũng không cần lo lắng hắn tạo phản.Nhạc Trọng đem Phảng Chế Đường Đao nhét vào tay của một tên đồng bạn không ăn thịt người.- Đến anh rồi!

Giết một tên rồi đứng qua đây.Trong nội tâm tên phần tử vũ trang này phát lạnh, tiếp nhận Phảng Chế Đường Đao cắn răng một cái, cuối cùng vẫn chém bay đầu tên phần tử vũ trang ăn thịt người, sau đó quỳ trên mặt đất thề thần phục với Nhạc Trọng.Tuần hoàn như vậy, một tên phần tử vũ trang không ăn thịt người chém giết một tên ăn thịt người và thề thuần phục Nhạc Trọng.

Dựa vào thủ đoạn như vậy Nhạc Trọng tổng cộng tiếp nhận mười lăm tên phần tử vũ trang đầu nhập vào.

Mà bên kia là mười tán đầu lâu và thi thể không đầu.Nhìn qua tràng cảnh đám phần tử vũ trang bị chém rụng đầu, rất nhiều người sống sót đều không chịu nhận, nhao nhao đi lên xe bus.

Còn có chút người sống sót nhìn thấy cảnh chém đầu này thị sợ tới mức ngât xỉu, còn có người liên tục ói ra.

Vương Kiến và bốn tên cảnh sát kinh hồn táng đảm nhìn qua một màn này, không biết làm thế nào cho phải.Sau khi những tên phần tử vũ trang đầu nhập vào Nhạc Trọng, Nhạc Trọng đem súng trả lại cho bọn họ, hơn nữa chia bọn họ thành ba tiểu đội.

Mỗi tiểu đội năm người, tiểu đội trưởng thứ nhất là Lưu Nhị Hắc, tiểu đội trưởng thứ hai là Hùng Chính, tiểu đội trưởng thứ ba là Ngưu Giang.Sau khi chỉnh biên bộ đội, Nhạc Trọng bắt đầu hỏi kỹ Hùng Chính về bố cục của Thanh Phong Trại và số lượng lực lượng và kỹ năng của trại chủ.Thanh Phong Trại là thế lực thổ phỉ, xem .onl.i n.e t ạ.i k.k,truyen .,c.o m như như ở huyện Thanh Nguyên, Nhạc Trọng kéo doanh chủ lực đi là san bằng được ngay, nhưng mà thời điểm hắn một mình thì lại khác.

Nhạc Trọng cũng phải cẩn thận ứng phó mới được.

Nhạc Trọng một chuyến đi tới.

Vương Kiến lo lăng nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng!

Lương thực đoàn xe chúng ta dù thế nào cũng phải tiết kiệm, lương thực còn lại chỉ đủ chèo chống ba ngày mà thôi. anh có thể nghĩ biện pháp hỗ trợ không?Vốn lương thực của người sống sót còn lại tiết kiệm thì sống đủ vượt qua mười ngày, nhưng mà xe lương thực lại bị đám người sống sót hỗn loạn cướp đi, trải qua trận kiếp nạn này cho dù Vương Kiến có sử dụng tiết kiệm cỡ nào cũng chỉ vượt qua ba ngày mà thôi.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Kiến nhíu mày, thản nhiên nói:- Đó là chuyện của các người, tới tìm tôi làm gì?

Anh không phải muốn bảo tôi rời khỏi đoàn xe sao?

Ngày mai tôi sẽ mang người rời khỏi đoàn xe này.

Loại chuyện này chính anh nên suy nghĩ đi.Nghe Nhạc Trọng noi như vậy thì Vương Kiến vô cùng xấu hổ, lúc hắn nói Nhạc Trọng rời khỏi đoàn xe tới hiện giờ chưa đủ mười tiếng đồng hồ.

Hắn hiện tại hối hận vì nghe lời cổ động của Hoàng Duy An, cam chịu nghe Hoàng Duy An dẫn người bức vua thoái vị.Lúc trước Hoàng Duy An dẫn người bức vua thoái vị với Nhạc Trọng, Vương Kiến cũng cam chịu.

Hắn cũng muốn lấy lương thực trong tay của Nhạc Trọng, lại tiến hành phân phối.

Bởi vì lương thực trong đoàn xe quá thiếu thốn, không có lương thực thì cả đoàn xe sẽ sụp đổ.- Nhạc Trọng, chuyện hôm nay là tôi không đúng, nếu như anh tức giận thì hiện tại anh xử bắn tôi đi, tôi cũng không trách anh một câu nào.

Thế nhưng hơn trăm người còn sống là vô tội, chỉ có bản lĩnh như anh mới có thể giúp chúng tôi sống sót.

Tính toán tôi cầu anh, chỉ cần anh giúp bọn họ sống sót, anh chính là thủ lĩnh của đoàn xe này, tôi cùng bọn người Trương Tường sẽ nghe anh cả.

Chỉ cần anh không bảo chúng tôi làm chuyện trái với lương tâm, chúng tôi sẽ nguyện ý nghe anh sai bảo.Vương Kiến cắn răng một cái nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng lớn tiếng nói.Năm cảnh sát bọn người Vương Kiến trải qua bắn nhau ban đêm, đạn dược trong tay có thể đếm được.

Bản thân Vương Kiến là người cường hóa cấp 13 thực lực không kém.

Nhưngmà bây giờ không phải mới bắt đầu tận thế, người cường hóa cấp 13 muốn bảo vệ mình trong tận thế là rất khó khăn, gặp được tang thi tiến hóa lần hai thì phải chết không thể nghi ngờ.

Muốn dẫn hơn trăm người trong đoàn xe sống sót, đối với Vương Kiến áp lực cũng quá lớn.Vương Kiến thời điểm làm thủ lĩnh đoàn xe này mới cảm giác được muốn làm thủ lĩnh có lương tâm là chuyện khó khăn biết bao nhiêu.

Hắn gánh vác chuyện tìm kiếm đồ ăn, cân đối mâu thuẫn trong đoàn xe, phân phối các loại vật tư, ép hắn không thở nổi.

Nhạc Trọng nhìn thì thủ đoạn hung ác, tuy nhiên không phải kẻ giết người vô tội lung tung, không có nhân tính.

Vương Kiến lúc này mới đầu nhập Nhạc Trọng, hơn nữa đem một trăm người sống sót giao cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Vương Kiến và trầm giọng nói:- Nghe tôi?

Nếu như Hoàng Duy An trở về, lệnh của hắn và tôi anh sẽ nghe ai?Vương Kiến chần chờ một hồi, cắn răng nói:- Chỉ cần anh không bảo chúng tôi làm chuyện trái với lương tâm, thì chúng tôi sẽ nghe anh!Nhạc Trọng tiếp tục hùng hổ dọa người chất vấn:- Nếu như là mệnh lệnh của căn cứ SY của chính phủ ra lệnh, các người nghe mệnh lệnh của bên kia hay là nghe tôi?Vương Kiến và bốn cảnh sát còn lại trong tận thế có thể bảo trì được chính nghĩa và lương tâm trong tận thế bây giờ là chuyện khó có được.

Nhạc Trọng muốn trọng dụng người có tinh thần trượng nghĩa và lập trường kiên định.

Tuy tận thế hàng lâm ba tháng, ảnh hưởng của chính phủ còn chưa biến mất, trong nội tâm của nhiều người thì chính phủ vẫn là kẻ thống trị chính thống.

Chương 241: Đánh lén Thanh Phong Trại. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐặc biệt là Vương Kiến là người trong hệ thống chính phủ muốn tiêu trừ lạc ấn của bọn họ trong thời gian ngắn thì càng thêm khó khăn.

Nếu không thì bọn họ đối với bí thư huyện ủy không có tác dụng như Hoàng Duy An này thì tại sao cho sinh hoạt cao hơn người khác chứ?Nghe Nhạc Trọng noi vậy thì Vương Kiến lập tức lâm vào do dự.

Dựa theo bổn ý của hắn thì tự nhiên là sẽ nghe theo lệnh chính phủ trong căn cứ SY.

Nhưng mà bây giờ là bảo trụ mạng sống của trăm người đấy.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Kiến đang lâm vào do dự, không hề buộc hắn:- Tính toán là tôi chỉ cần anh đáp ứng một yêu cầu.

Trong căn cứ SY nếu có thế lực nào bảo anh đối phó hay gây bất lợi cho tôi, thỉnh anh cự tuyệt, hơn nữa mang theo đồng bạn của anh rời khỏi thế lực đó.

Như vậy được chứ?Vương Kiến buông lỏng một hơi nói:- Có thể!Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Tốt!

Chuẩn bị một chút, chờ thêm một chút chung ta sẽ tấn công Thanh Phong Trại, tiêu diệt Thanh Phong Trại.Hùng Chính nhịn không được nghẹn ngào hỏi:- Nhạc lão đại, Thanh Phong Trại có hơn ba trăm người đang đóng giữ, chúng ta thật sự tấn công Thanh Phong Trại vào buổi tối sao?"

Lần này Thanh Phong Trại chỉ phái hơn sáu mươi người đi cướp đoàn xe này.

Ở trong Thanh Phong Trại còn có hơn ba trăm tên thủ hộ.

Thế lực trước mắt của Nhạc Trọng cộng thêm năm tên cảnh sát cũng chỉ có hai mươi người mà thôi, muốn giết chết hàng rào hơn ba trăm người thì Hùng Chính do dự.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Đúng vậy!

Đi chuẩn bị sẵn sàng chúng ta tấn công Thanh Phong Trại trong đêm nay.Đêm tối đối với Nhạc Trọng có chức nghiệp ám kỵ sĩ chính là yểm hộ tốt nhất, trong đêm tối hắn có tầm mắt cực xa, mà địch nhân dù có ánh mắt sắc bén mười phần cũng chỉ nhìn được một hai phần.

Nếu như là ban ngày tấn công thế lực hơn ba trăm người thì Nhạc Trọng không có chút nắm chắc chiến thắng.

Nhưng mà vào ban đêm và cộng thêm bạch cốt trợ giúp, hắn có bảy thành nắm chắc thông qua đánh lén tiêu diệt Thanh Phong Trại và hơn ba trăm phần tử vũ trang.Dưới kiên trì cường thế của Nhạc Trọng thì các bộ hạ vừa mới hợp nhất lập tức chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Nhạc Trọng cũng không có cho bọn người Vương Kiến cùng đi tham gia tiêu diệt Thanh Phong Trại.

Mà là lưu bọn họ lại giữ ổn định cho đám người sống sót.Rất nhanh được bóng tối yểm hộ, Nhạc Trọng mang theo mười lăm phần tử vũ trang vừa thu, Lưu Nhị Hắc, Trác Nhã Đồng bốn nữa và bạch cốt ngồi trên một chiếc xe bus chạy về hướng Thanh Phong Trại bên kia.Tuy Vương Kiến đáp ứng đầu nhập vào Nhạc Trọng, thế nhưng mà Nhạc Trọng cũng không thập phần tín nhiệm hắn, bởi vậy cũng không dám đem bốn nữ Trác Nhã Đồng lưu lại trong đám người sống sót.

Dù sao nhân tâm khó dò, nói không chừng đám người sống sót vì bảo toàn mình mà bắt Trác Nhã Đồng các nàng đi áp chế hắn.Xe buýt chạy không lâu thì dừng lại, Nhạc Trọng được Hùng Chính dẫn dắt cẩn thận từng li từng tí đi về hướng Thanh Phong Trại bên này.Không lâu một đoàn người đi tới cách Thanh Phong Trại hơn năm mươi mét đầy cỏ dại.Ở trong Thanh Phong Trại có một tiểu trấn, tuy Liệt Thiên Dương nhân phẩm không được tốt lắm, nhưng mà hắn có được thực lực rất mạnh.

Sau khi tận thế thì hắn bằng vào lực lượng của mình và bộ hạ một mình một ngựa tự phong đại đương gia, cưỡng ép đánh hạ trấn nhỏ này.

Đương nhiên hắn cũng trả giá là ba trăm thủ hạ biến thành tang thi.Sau khi đánh hạ trấn nhỏ này, Liệt Thiên Dương khắp nơi săn bắn người sống sót, trái chinh hữu phạt, đem các tiểu thế lực chung quanh thanh lý không còn, lúc này mới lập nên Thanh Phong Trại.Nhạc Trọng tiềm hành tới gần Thanh Phong Trại và cẩn thận quan sát địa hình chung quanh.

Chỉ thấy ở chung quanh Thanh Phong Trại khắp nơi đều có một hàng gỗ cao, chỉ chừa một cánh cửa ra vào mà thôi.Trước cánh cửa có bốn phần tử vũ trang thủ hộ.

Đồng thời ở gần cửa trại còn thành lập hai tòa tháp súng máy cao tám mét.Từ trên tháp súng máy nhìn xuống là một cảnh quang khoáng đãng, hơn nữa có hai tên súng máy nhìn chằm chằm vào phía dưới.Ở gần download PRC mới nhất tại kktruyen.com cửa ra vào trại có một binh doanh với hơn bốn mươi tên phần tử vũ trang, nếu như cửa trại có âm thanh kỳ lạ thì người trong binh doanh sẽ lao ra cứu viện.Sau binh doanh này là nơi của người sống sót.

Ở khu trung tâm chính là khu biệt thự của người giàu ngày trước.

Trong biệt thự chính là nơi ở của Liệt Thiên Dương, đóng quân chung quanh binh doanh chính là chiến sĩ tâm phúc của Liệt Thiên Dương, cũng là hai trăm bộ hạ mạnh nhất của Thanh Phong Trại, tên là Thanh Lang Kỵ.Mỗi tên Thang Lang Kỵ đi theo Liệt Thiên Dương khắp nơi giết người phóng hỏa, cướp bóc vật tư.

Đãi ngộ của bọn họ trong đám người là tốt nhất, chơi gái tôt nhất, uống rượu mạnh nhất, ăn đồ tốt nhất.

Bọn họ cũng là chiến sĩ trung thành với Liệt Thiên Dương nhất, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành.Hùng Chính là tiểu đầu mục cũng từng là người trong Thanh Lang Kỵ này, nhưng chỉ có điều hắn không đem tính mạng của mình bán cho Liệt Thiên Dương giống như đám người khác.Nhạc Trọng nhìn qua tám tên phần tử vũ trang ở cửa ra vào, nhìn qua bọn người Hùng Chính ra lệnh:- Dẫn tôi đi qua, tôi có thể trong nháy mắt tiêu diệt bọn chúng.- Các cô ở lại nơi này chờ!Nhạc Trọng nhìn qua bốn nữ Trác Nhã Đồng nói ra.

Tiến công Thanh Phong Trại hắn phải dùng toàn lực, không cách nào lưu bạch cốt lại bảo hộ các nàng.Hùng Chính và mấy tên đội viên nhìn qua Nhạc Trọng, cắn răng một cái mang theo Nhạc Trọng đi qua hướng cửa trại.Một tên phần tử vũ trang ở cửa Thanh Phong Trại nhận ra Hùng Chính thì trong mắt hiếu kỳ hỏi:- Hùng Chính, chuyện gì xảy ra?

Tại sao chỉ có đám người tụi mày quay về, những người khác đâu?- Con mẹ nó, bị phục kích cho nên chỉ bắt được đám người này, các huynh đệ khác đều chết rồi.

Tôi muốn lập tức đi báo cáo với đại đương gia.

Mở cửa nhanh lên.Hùng Chính đứng ở cửa trại rống lớn lên.Đám nhân viên vũ trang còn lại vẻ mặt kinh hoàng, trong lòng run sợ.

Nếu hai súng máy ở cửa trại bắn xuống thì bọn họ không cách nào sống nổi.Nghe Hùng Chính nói như vậy tên phần tử vũ trang ở cửa trại nhìn qua Hùng Chính vài lần, xác định thân phận của Hùng Chính thì buông cửa trại xuống, lại cho bọn người Hùng Chính áp giải Nhạc Trọng cùng bạch cốt đi vào.Nhạc Trọng vừa đi vào trong hàng rào thì ánh mắt chớp động, nhìn qua chung quanh một cái, phát hiện có hai trạm gác ngầm canh gác rất khá..Sau một khắc Nhạc Trọng lập tức phát động Khủng Cụ Thuật, uy áp tinh thần khổng lồ từ trong người của hắn phóng ra ngoài, đem đám phần tử vũ trang ở cổng trại chế trụ.Dưới tinh thần uy áp khổng lồ của Nhạc Trọng thì toàn bộ đám nhân viên vũ trang ngất đi.Cơ hồ là cùng một thời gian, bạch cốt bắn ra gai xương bén nhọn, giông như mũi tên nhọn xuyên thủng đầu lâu của hai tên súng máy.Vô thanh vô tức cánh cửa Thanh Phong Trại bị Nhạc Trọng cướp lấy, không làm cho kẻ nào trong Thanh Phong Trại phát hiện.Bạch cốt lợi dụng gai xương kéo dài nhảy lên chiếm cứ hai tòa tháp súng máy, hơn nữa canh giữ súng máy hạng nặng.

Chương 242: Đánh lén Thanh Phong Trại. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lấy ra một lọ nước trong, giột lên mặt của đám bộ hạ, đem những tên này tỉnh lại.- Giải quyết xong rồi?Hùng Chính vừa tỉnh dậy, nhìn thấy đám phần tử võ trang trên mặt đất, trong nội tâm tràn ngập kinh ngạc.

Không có kinh động binh doanh, hiển nhiên Nhạc Trọng không kinh động ai cũng chiếm được cửa ra vào.Nhạc Trọng chỉa chỉa vào hai súng máy hạng nặng, nhìn qua Lưu Nhị Hắc ra lệnh:- Lưu Nhị Hắc, anh dẫn người thủ ở chỗ này.

Trừ người của chúng ta ra thì ai trốn qua bên này thì phải giết cho tôi.Lưu Nhị Hắc trầm giọng đáp:- Lão đại yên tâm, tôi tuyệt đối không phụ kỳ vọng của ngài.- Những người còn lại, đi theo tôi1Nhạc Trọng xung trận ngựa lên trước, mang theo bạch cốt cùng mười phần tử vũ trang đi vào trong.BInh doanh này kỳ thật là một tòa lầu đơn, ở cửa ra vào của tòa lầu này có hai gã cầm súng trường 81 lỏng loẹt suy sụp suy sụp ngáp dài.

Bọn họ thủ hộ nơi này chỉ là hình thức, trong lòng bọn họ nếu cửa trại không thất thủ, bọn họ bên này sẽ an toàn.Đột nhiên lúc này có hai gai xương bắn tới trước mặt, lập tức xuyên thủng qua đầu của hai tên cầm súng trường 81 kia, làm cho bọn chúng không phát ra âm thanh nào mà chết đi.Hùng Chính đi theo bên người Nhạc Trọng và nhìn thấy hai tên phần tử vũ trang vô thanh vô tức chết đi.

Lại thấy loại năng lực này của Bạch cốt thì ám sát trong ban đêm không gì tốt hơn.Giải quyết hai tên thủ vệ, Nhạc Trọng dẫn người nhanh chóng nhảy vào trong tòa lầu này, mỗi khi đi tới một cửa phòng Nhạc Trọng trực tiếp dùng đao chém đứt cửa, bạch cốt cùng Hùng Chính như lang như hổ lao vào trong phòng, đem những tên phần tử vũ trang đang ngủ giết trên giường.Cũng có một ít phần tử võ trang phản ưng cực nhanh, còn muốn phản kháng thì bọn chúng vừa động đã bị bạch cốt bắn gai xương ra xuyên thủng đầu.Giết người từng là chiến hữu thì phải tàn ác và hung tàn.

Bởi vì bọn họ không còn đường lui, chỉ có thể đi theo tân chủ nhân lăn lộn mà thôi.

Bọn người Hùng Chính đã là phản đồ của Thanh Phong Trại thì phải ra tay không lưu tình với đồng bạn ngày xưa mới được, đao đao trí mạng, đem tất cả phần tử vũ trang chém giết đi.Dưới sự dẫn dắt của Nhạc Trọng thì bọn người Hùng Chính rất t,ru,y.ện được co-p,y tại kkt.ruye.n-.c-o m nhanh tàn sát đám phần tử vũ trang trong phòng không còn, không sinh ra cái gì quá lớn.- Tiếp tục đi tới!Sau khi giải quyết binh doanh này, Nhạc Trọng nhìn qua bọn người Hùng Chính và ra lệnh.Bọn người Hùng Chính lúc này cũng giết đỏ mắt, thân thể đang ở trạng thái phấn khởi, theo sát sau lưng Nhạc Trọng và tiến vào sâu trong Thanh Phong Trại.Ở chỗ của đám người sống sót thì có người của Thanh Phong Trại canh gác, nhưng dưới sự dẫn dắt của đám phản đồ Hùng Chính ngày xưa thì mấy tên canh gác không kịp phản ứng đã bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người liên thủ tiêu diệt.Dưới sự dẫn dắt của đại phản đồ Hùng Chính của Thanh Phong Trại này, Nhạc Trọng không làm kinh động chủ lực Thanh Lang Kỵ của Thanh Phong Trại mà một đường thuận lợi giết tới khu vực biệt thự hạch tâm của Thanh Phong Trại.Phòng ngự trong biệt thự hạch tâm của Thanh Phong Trại cực kỳ sâm nghiêm, trạm gác rõ ràng và trạm gác ngầm đan xen vào nhau, còn có năm tên phần tử võ trang không ngừng tuần tra quanh biệt thự, muốn giải quyết người bên ngoài thì dễ, trong này thì không có khả năng.Nhạc Trọng cẩn thận quan sát khu biệt thự hạch tâm một hồi, trầm ngâm một chút và mang theo bọn người Hùng Chính bỏ qua khu biệt thự, tập kích môt binh doanh ở cửa khác của Thanh Phong Trại và cửa thành, đem toàn bộ phần tử võ trang đang nằm trong mộng giết sạchNhạc Trọng không để lại tù binh, bởi vì hắn vốn lực lượng đơn bạc, lưu lại tù binh còn phải để người trông coi, quá chiếm tài nguyên nhân lực quý báu của hắn.Lặng yên không một tiếng động giải quyết một trăm tên phần tử vũ trang ở bên ngoài Thanh Phong Trại, Nhạc Trọng dẫn mười người Hùng Chính lặng lẽ quay lại khu biệt thự.Lúc này Nhạc Trọng cẩn thận quan sát những phần tử võ trang trong khu biệt thự.Liệt Thiên Dương làm ra rất nhiều chuyện thương thiên hại lý tự nhiên sợ hãi người đối đầu đi tới giết hắn.

Trong khu biệt thự trải rộng các trạm gác ngầm, còn có năm tên chiến sĩ không ngừng tuần tra.

Tất cả quan ải yếu địa không ngừng có súng máy ngắm bắn, lưới sắt, muốn lặng lẽ tiềm hành vào là không thể nào.Mạnh như Nhạc Trọng thì phòng thủ nghiêm mật mà dưới thủ vệ nhiều như vậy cũng chỉ có hai tầng nắm chắc giữ cổng biệt thự.

Nhưng mà trong thời gian ngắn hắn cũng không nắm chắc tiêu diệt Liệt Thiên Dương.

Dù sao có hai trăm Thanh Lang Kỵ cũng không phải ăn chay, trong khoảng cách gần như vậy thì hai trăm người này Nhạc Trọng có khả năng bị đánh gục.Nhạc Trọng nằm rạp trên mặt đất, lẳng lặng quan sát phần tử vũ trang trong biệt thự nửa giờ.Một tên mặc đồ tây dẫn theo hai mươi bốn Thanh Lang Kỵ đang đi ra khỏi biệt thự.Hùng Chính nhìn qua mấy tên mặt thẹo đi tới, đi tới nói nhỏ bên tai Nhạc Trọng nói ra:- Đó là trung đội trưởng mặt thẹo của Thanh Lang Kỵ, hắn là một tên người cường hóa.

Hắn có được năng lực biến thân thành người sói, lực lớn vô cùng, viên đạn bình thường không thể nào làm gì được hắn cả.

Thực lực cực kỳ cường đại- Các người giám thị chỗ này, tôi đi giải quyết bọn chúng.Nhạc Trọng nhìn qua mặt thẹo và dẫn hai hai mươi bốn Thanh Lang Kỵ, thân hình chớp động, xuyên thẳng qua hẻm nhỏ.Một tên thủ hạ của tên mặt thẹo nói ra:- Lão đại, chúng ta phải đi đâu.

Thật vất vả các huynh đệ mới đi Bách Mỹ Viên, hiện tại vừa mới vào động này thì lại dẫn mọi người ra chơi, các huynh đệ thật chán.Bách Mỹ Viên là cơ cấu mà Liệt Thiên Dương vừa làm ra.

Bên trong đều có một ít mỹ nữ tố chất cao mà Liệt Thiên Dương chơi chán.

Ước chừng vài ngày bổ sung hàng mới một lần, Thanh Lang Kỵ cũng thay phiên đi tới đây chơi để ủng hộ.

Đây cũng là đại sự kiện trong tận thế của bọn họ.Mặt thẹo trầm giọng nói:- Đại đương gia bảo chúng ta đi ra ngoài nhìn một chút.

Dựa theo thời gian tính toán thì bọn người Hùng Chính bọn hắn có lẽ đã đắc thủ.

Nhưng là bây giờ bọn hắn lại chưa có trở về, sự tình có chút kỳ quặc.Một tên trung đội trưởng chửi ầm lên.- Những tên vương bát đản kia dẫn người đi ra ngoài chắc đã chơi được nữ nhân mới rồi, lão tử mà dẫn đội đ ra ngoài thì tốt rồi.Gia hỏa Thanh Lang Kỵ cũng không phải thứ gì tốt.

Đi ra ngoài săn bắn người sống sót, trừ muốn nữ nhân ra thì có thể tìm được lương thực mới, ngoài Liệt Thiên Dương ra thì những hàng mới khó mà tới tay của bọn họ.

Cũng có người quản không được tiểu đệ của mình, đem nữ nhân xinh đẹp chà đạp.

Nhưng nếu như là nữ nhân bình thường thì Liệt Thiên Dương phát hiện thì cũng bỏ đi, nếu như bị Liệt Thiên Dương phát hiện gia hỏa nào chà đạp nữ nhân xinh đẹp thì Liệt Thiên Dương sẽ lột da kẻ đó, sau đó làm thịt ăn.Mỗi một lần nhân viên cướp bóc đi ra ngoài, những tên phần tử vũ trang ở Thanh Lang Kỵ đều vô cùng thích đi ra ngoài.

Chương 243: Miểu sát mặt thẹo.Chỉnh sửa : kktruyen.comCho dù nữ nhân xinh đẹp nhất cũng muốn hiến cho Liệt Thiên Dương, những nữ nhân khác chà đạp thì chà đạp, ở chỗ này không ai đi quản chuyện này.Thời điểm đám Thanh Lang Kỵ chửi ầm lên thì Nhạc Trọng từ trong hẻm lao ra ngoài như điện, trước tiên phát động kỹ năng Khủng Cụ ThuậtUy áp tinh thần cuồng bạo từ trong cơ thể của Nhạc Trọng khuếch tán ra ngoài, bao phủ hai mươi lăm tên Thanh Lang Kỵ.Dưới uy áp tinh thần khủng bố của Nhạc Trọng bao phủ, hai mươi bốn tên Thanh Lang Kỵ trực tiếp bị dọa sợ ngất đi.Tên mặt thẹo nhanh chóng phát động kỹ năng cấp ba người sói cuồng hóa, trong nháy mắt thì vô số bộ lông dày đặc trong cơ thể của hắn dài ra, trong miệng hắn cũng hiện ra hàm răng sói sắc bén, hai tay của hắn cũng có móng vuốt dài ra, thân thể cơ bắp của hắn vô cùng cứng rắn, một đám cơ bắp nổi gân xanh hiện ra ngoài, cơ bắp căng cứng lồi ra ngoài.Kỹ năng cấp ba người sói cuồng hóa, hắn có thể biến thành một người sói, sáu đại thuộc tính tăng lên trên phạm vi lớn, sau khi phát động kỹ năng này thì hắn chính là kỹ năng hình người.

Hơn nữa trong lúc cường hóa làm người sói thì không cách nào sử dụng kỹ năng nào khác.

Mặc dù như thế đây cũng là kỹ năng cường đại.Mặt thẹo dụa vào kỹ năng này mà thăng lên cấp 20, hắn lại tăng hai điểm kỹ năng vào kỹ năng này, kỹ năng người sói cuồng hóa đã duy trì trong mười phút, hơn nữa trong lúc cường hóa thì đạn 9 li không cách nào làm gì được hắn.

Sau khi cuồng hóa thì hắn có kháng tính cường đại, ngăn cản được Khủng Cụ Thuật của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng thời điểm phát động Khủng Cụ Thuật thì tốc độ tăng nhanh tới mức tận cùng, huy động ám ma đao hóa thành hóa thành một đạo lưu quang chém về tên mặt thẹo.Nhạc Trọng có tốc độ gâp bảy lên người bình thường nên vô cùng hung mãnh, mặt thẹo biến thân người sói cũng chỉ kịp dùng tay phải che cổ của mình lại mà thôi.Ánh đao hiện ra, trong mắt của mặt thẹo hiện ra thần sắc kinh hãi, yếu hầu của hắn động động giống như muốn nói cái gì đó.

Sau một khắc thì đầu và cánh tay phải của hắn rơi xuống, máu tươi từ hai miệng vết thương phóng lên trời, tạo thành vũng máu to.Chính diện tương bác thì mặt thẹo biết rõ ám ma đao trong tay của Nhạc Trọng sắc bén, Nhạc Trọng muốn giết chết hắn cần ít nhất là mười chiêu.

Nhưng mà dưới tình huống đánh lén thì mặt thẹo đối với Nhạc Trọng không hiểu cái gì cả, Nhạc Trọng rõ hắn như lòng bàn tay, thực lực lại cách nhau quá xa Nhạc Trọng cho nên miểu sát không thành vấn đề.Tiêu diệt mặt thẹo, Nhạc Trọng đi tới trước mặt đám Thanh Lang Kỵ bị Khủng Cụ Thuật chấn choáng và dùng ám ma đao sắc bén chém đầu của bọn chúng.Sau khi làm xong tất cả Nhạc Trọng mới trở lại lục lọi bên người của mặt thẹo, gỡ trang bị hệ thống thần ma trên người của mặt thẹo.Trên người của mặt thẹo chỉ có Phảng Chế Đường Đao, một đôi bao tay trắng, một đôi giày cường hóa, một bộ phòng hộ phục cấp 2, còn có bảo vật cấp ba chiếc nhẫn lực lượng.- Chiếc nhẫn lực lượng này cho Trác Nhã Đồng dùng tốt.Nhạc Trọng thu toàn bộ trang bị thần ma lại và nghĩ thầm.Trong x,e-m ,on l i-ne tạ,i k k,t ruyen .-c om, hệ thống thần ma trừ một ít bảo vật đặc thù ra, cùng một loại bảo vật không có hiệu quả điệp gia, Nhạc Trọng đã có một chiếc nhẫn lực lượng, chiếc nhẫn này với Nhạc Trọng không có gì, tặng cho Trác Nhã Đồng là tốt.Vô thanh vô tức toàn diệt một đội ngũ Thanh Lang Kỵ, Nhạc Trọng trở lại bên người của Hùng Chính đang giám thị biệt thự.Hùng Chính nhìn thấy Nhạc Trọng lẻ loi một mình trở về, trong mắt hiện ra thần sắc không thể tin nổi, nói:- Lão đại, bọn người mặt thẹo bị ngài tiêu diệt rồi?Nhạc Trọng cẩn thận nhìn chằm chằm vào hướng của biệt thự và không quan tâm nói ra:- Ân!

Tôi đã giải quyết bọn chúng rồi.Trong biệt thự, còn có hơn một trăm bảy mươi lăm tên Thanh Lang Kỵ, đây mới là đại địch của Nhạc Trọng.Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì sắc mặt của Hùng Chính cùng đám phần tử vũ trang khác hiện ra nét kính sợ, loại này chuyện vô thanh vô tức tiêu diệt hai mươi lăm tênThanh Lang Kỵ này đã vượt qua tưởng tượng của bọn họ rồi.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí đi quanh biệt thự vài vòng, cho dù hắn nhìn thế nào cũng không thây góc chết của biệt thự.

Trong khu biệt thự kia khắp nơi đều là ngọn đèn, còn có nhiều trạm gác không ngừng tuần tra, một đống lớn trạm gác ngầm, muốn vô thanh vô tức tiềm hành vào thì dùng kỹ năng và năng lực của Nhạc Trọng là không có khả năng.- Không thể đợi lát nữa, chờ đợi thêm nữa thì bọn chúng sẽ có phòng bị.Nhạc Trọng rốt cục quyết định, nhìn qua bọn người Hùng Chính và phân phó.- Các người nên phân tán ra, bắn tỉa các hướng của biệt thự, sau khi bắn thì tần suất xạ kích không nên cao, chỉ cần hấp dẫn hỏa lực là được.

Còn lại giao cho tôi giải quyết.

Chờ sau khi tôi nổ súng thì các người nổ súng.-Biết rõ lão đại!Hùng Chính nhìn qua Nhạc Trọng gật gật đầu, sau đó chỉ huy năm tên đội viên đi ra.Trương Ngưu Giang cũng mang theo đội viên đi ra.Nhạc Trọng mang theo bạch cốt leo lên một đại thụ cao hơn một trăm mét, tay trái lật một cái hiện ra súng máy hạng nặng.Hai đội viên Thanh Lang Kỵ tuần tra hiện ra trong mắt, Nhạc Trọng bóp cò, trong nháy mắt súng máy hạng nặng bắn ra tia lửa, đem hai mươi bốn tên đội viện Thanh Lang Kỵ bao phủ vào trong.Viên đạn này đường kính rất lớn, đem một gã đội viên Thanh Lang Kỵ bắn xuyên qua hoặc bắn ngang người, hoặc trực tiếp bắn nát đầu hoặc xé nát đám Thanh Lang Kỵ này.Giống như một tầng huyết vũ, Nhạc Trọng đột nhiên điên bắn phá thì cái hai mươi bốn tên đội viên Thanh Lang Kỵ không kịp đề phòng cho nên bị biến thành thi thể.Súng máy hạng nặng này chính là hung khí giết chóc tang thi, đối phó nhân loại tự nhiên dễ dàng.Nhạc Trọng bắn phá tiêu diệt hai mươi bốn tên Thanh Lang Kỵ, tiếng súng chói tai quanh quẩn trong khu vực, trong biệt thự cũng vang lên tiếng chuông cảnh báo.Những trạm gác ngầm ở các nơi bí ẩn điên cuồng xạ kích vào Nhạc Trọng bên này, viên đạn bắn vào tán cây, mà Nhạc Trọng đã sớm đổi vị trí rồi.- Bạch cốt, giết sạch bọn chúng.Nhạc Trọng đổi một vị trí và ra lệnh cho bạch cốt hành động.Bạch cốt cầm búa lớn trong tay, giống như mũi tên lao thẳng vào trạm gác ngầm..- Đồ ngốc!Những tên đội viên trong trạm gác ngầm nhìn thấy bạch cốt lao tới thì trên mặt hiện ra nụ cười, điên cuồng bắn phá bạch cốt.Sau một khắc sắc mặt của đám đội viên này biến thành tro tàn, viên đạn của chúng bắn lên người của bạch cốt bị bắn ra ngoài.

Bạch cốt đưa bàn tay lớn ra, ba gai xương mãnh liệt bắn ra ngoài, đâm thủng đầu lâu của ba tên đội viên, nhuốm xương nhuộm máu rút về và bắn vào đám người khác.Hùng Chính, Trương Ngưu Giang cũng nhao nhao xạ kích vào khu biệt thự.Hùng Chính, Trương Ngưu Giang xạ kích, mà Hùng Chính, Trương Ngưu Giang chính là tiểu đầu mục của Thanh Lang Kỵ lúc trước.

Những người này xạ kích không kém.

Dù sao bọn họ không giống như Nhạc Trọng có can đảm chiến đấu khoảng cách gần, nhưng mà tiếng súng vang lên từ bốn phương tám hướng thì hình thành biểu hiện giả dối có nhiều người đang cường công biệt thự.

Chương 244: Cường công khu biệt thựChỉnh sửa : kktruyen.comLàm cho đám Thanh Lang Kỵ trong biệt thự không thể không nấp vào, đưa súng điên cuồng bắn trả ra bên ngoài.Tuy c.h-ỉn-h sửa ,bởi k k t,r,uye.n..c om bọn người Hùng Chính, Trương Ngưu Giang giết người không nhiều lắm, tuy nhiên lại trợ giúp Nhạc Trọng kiềm chế đại bộ phận hỏa lực và lực chú ý của Thanh Lang Kỵ.Bạch cốt chém giết sáu tên trạm gác ngầm xong, một góc của Thanh Lang Kỵ đã bị nó và Nhạc Trọng liên thủ giết chết.Nhạc Trọng một đao chém đứt lưới sắt cản đường, cùng bạch cốt tiến vào căn biệt thự ở gần nhất.

Nhạc Trọng từ trong miệng của Hùng Chính biết được những biệt thự nhỏ chính là nơi ở của thành viên Thanh Lang Kỵ.Những tên Thanh Lang Kỵ cũng cần nghỉ ngơi, mà những Thanh Lang Kỵ tuần tra bên ngoài có gần trăm người, Thanh Lang Kỵ còn lại sẽ nghỉ ngơi trong biệt thự.Nhạc Trọng bộc phát tốc độ gấp bảy lần người bình thường, khoảng cách một trăm năm mươi mét hắn chỉ cần sáu giây là hoàn thành xung trận ngựa lên trước xông vào trong biệt thự.ong đại sảnh của biệt thự tràn ngập rượu thối, mồ hôi bẩn, còn có mùi thúi.

Hai mươi mấy nữ nhân đang vô lực nằm trên mặt đất, trên ghế sa ***, trên mặt bàn, trên người có dịch nhờn màu trắng tanh hôi.Đại bộ phận Thanh Lang Kỵ đều ngủ say sưa ở đây, chỉ có hai ba tên Thanh Lang Kỵ có tính cảnh giác cao ngủ cũng mặc quần áo, bọn chúng nhìn thấy Nhạc Trọng xông tới thì trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi.Nhạc Trọng lúc này đã đổi qua súng tiểu liên, hắn không nói hai lời bắn phá vào mấy tên Thanh Lang Kỵ và biến chúng thành cái sàng.Tiêu diệt ba tên Thanh Lang Kỵ này thì Nhạc Trọng đi nhanh vào trong lầu trên phòng.Trừ đại sảnh có cảnh dâm dục như vậy, đại bộ phận Thanh Lang Kỵ đều ở trong lầu hai.Nhạc Trọng vừa mới xông vào lầu hai, bạch cốt cũng xông vào đại sảnh biệt thự, nó nhìn qua nhân loại đang ngủ trong sảnh, hai mắt chớp động linh hồn ma hỏa kỳ dị, một gai xương bắn ra ngoài xuyên thủng đầu của mấy tên Thanh Lang Kỵ.Nhạc Trọng xông lên lầu hai, một đao chặt đứt cánh cửa bị đóng kín, một cước đá cửa phòng, hắn đi vào trong và điên cuồng bắn phá, đem những tên Thanh Lang Kỵ đang nằm ngủ tiêu diệt.Một cửa phòng bị Nhạc Trọng đá văng ra thì mấy tên Thanh Lang Kỵ đang ngũ cũng bị Nhạc Trọng giết chết.

Những Thanh Lang Kỵ này nếu còn thức đối với Nhạc Trọng còn có chút uy hiếp, ngủ thì không là cái gì cả.Nhạc Trọng nhanh chóng đi xuống, cho dù nam nữ trong đại sảnh cũng bị bạch cốt giải quyết.Tiêu diệt Thanh Lang Kỵ trong biệt thự này, Nhạc Trọng cần đối mặt địch nhân cũng nhiều hơn, hắn lập tức mang theo bạch cốt lao ra khỏi biệt thự này.Vừa ra khỏi biệt thự, Nhạc Trọng đã nhìn thấy một đám Thanh Lang Kỵ đi tới tiếp viện.Nhạc Trọng lập tức phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, bạch cốt hóa thành hào quang bao phủ bên ngoài thân thể của hắn, hình thành một tầng cốt giáp bao trùm toàn thân của hắn.Nhạc Trọng giơ súng tiểu liên lên và điên cuồng bắn phá vào Thanh Lang Kỵ, viên đạn dày đặc đem bốn tên Thanh Lang Kỵ bắn ngã xuống đất.Số Thanh Lang Kỵ còn lại cũng bắn qua phía Nhạc Trọng, cũng có kẻ tìm công sự né tránh.Mỗi viên đạn bắn lên cốt giáp của Nhạc Trọng đều bị cốt giáp ngăn cản, không cách nào tạo thành uy hiếp với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng giống như chiếc xe tăng không ngừng bắn giêt đám Thanh Lang Kỵ, hắn bắn tỉa vào bọn chúng, mỗi một lần bắn ra là một tên Thanh Lang Kỵ bị tiêu diệt.

Không bao lâu thì đội Thanh Lang Kỵ này bị hắn tiêu diệt toàn bộ.Tiêu diệt đội Thanh Lang Kỵ này xong thì Nhạc Trọng đi nhanh hướng qua phía Thanh Lang Kỵ đang dây dưa với bọn người Trương Ngưu Giang.

Hắn muốn giải quyết toàn bộ đám Thanh Lang Kỵ này mới đi đối phó thủ lĩnh Thanh Phong Trại Liệt Thiên Dương.Thực lực của Liệt Thiên Dương thì Nhạc Trọng chỉ biết là rất mạnh, nhưng lại không biết manh tới mức nào.

Hắn cũng không muốn giao thủ lưỡng bại câu thương với Liệt Thiên Dương rồi bị một tên Thanh Lang Kỵ cắt đầu.Được cốt giáp bao phủ, Nhạc Trọng giống như xe tăng hình người, ttrước tiên dùng súng tiểu liên bắn giết đám Thanh Lang Kỵ cầm súng máy, sau đó tùy ý đồ sát những tên đội viên Thanh Lang Kỵ bình thường, thân hình hắn chớp động, mỗi một lần bắn tỉa đều lấy mạng của một gã Thanh Lang Kỵ.

Những viên đạn bắn trúng người của Nhạc Trọng đều bị cốt giáp ngăn cản, làm cho đám Thanh Lang Kỵ tuyệt vọng không thôi.Đang đồ sát đám Thanh Lang Kỵ chỉ còn lại hai mươi mấy tên, Nhạc Trọng đột nhiên cảm thấy dự cảm nguy hiểm hiện ra trong lòng, hắn lập tức lui ra sau hai ba bước.Phanh một tiếng súng nổ vang, một viên đạn xuyên giáp bắn thẳng vào ngực của Nhạc Trọng, xuyên thủng cốt giáp của Nhạc Trọng và chạm vào da chuột vương trên người Nhạc Trọng, khi lực lượng hao hết mới lưu lại một vêt trắng.Bản thân Nhạc Trọng giống như bị một tên cao thủ tuyệt thế đánh bay năm sáu thước, phun ra một ngụm máu tươi.Nếu như không có cốt giáp, da chuột vương phòng ngự, Nhạc Trọng ăn một viên đạn này thì tuyệt đối đã chết.

Mặc dù có cốt giáp và da chuột vương và rắn nước, phòng hộ phục cấp ba bảo hộ, Nhạc Trọng vẫn bị vết thương nhe.

Đồng thời nếu không phải cường độ thân thể của Nhạc Trọng cao tới 49 điểm, mặc dù có rất nhiều phòng hộ thì hắn cũng bị gãy xương.Nhạc Trọng mỗi lần bị đánh bay thì có nhiều viên đạn bắn tới, nhưng mà bị cốt giáp ngăn cản bên ngoài.- Mình thật chủ quan, bắn tỉa quá lợi hại.Nhạc Trọng dùng đạn súng trường xạ kích lại, nhanh chóng lăn một vòng nấp vào chỗ khuất, miệng lớn nuốt cỏ cứu mạng, hắn muốn chữa nội thương.Sau khi Nhạc Trọng mặc cốt giáp và vì muốn nhanh chóng tiêu diệt đội viên Thanh Lang Kỵ cho nên không kiêng nễ tiêu diệt Thanh Lang Kỵ.

Tốc đột tàn sát như vậy rất nhanh, tuy nhiên lại làm mình bạo lộ ra trước mặt của người ta, làm hắn bị thương nhẹ- Không chết sao?

Thật sự là một quái vật!Tên trung đội trưởng của Thanh Lang Kỵ có được kỹ năng cấp ba sở trường súng ngắm, là người cường hóa tên là Ngụy Ký, hắn đưa súng ngắm lên nhắm vào tim Nhạc Trọng mà bắn xong thì hít sâu một hơi.

Hắn cực kỳ tự tin với bắn lén của mình, chỉ cần không người không cẩn cận thân thì trong Thanh Phong Trại trừ Liệt Thiên Dương ra, không có kẻ nào là đối thủ của hắn.

Ngụy Ký nhược điểm duy nhất là cận chiến cực yếu, bốn tên chiến sĩ Thanh Lang Kỵ là có thể ở gần tiêu diệt hắn ngay.- Nhất định phải tiêu diệt tên bắn tỉa mới được.Nhạc Trọng nhìn chung quanh một vòng, giống như báo săn vậy, điên cuồng nổ súng bắn quét qua đường đi.Nương theo âm thanh đạn dày đặc, một ngọn đèn đường bị bắn nát bấy, khu vực này bỗng nhiên bị bóng tối bao phủ.- Đáng chết!Ngụy Ký nhìn thấy khu vực đó bị bóng tối bao phủ thì mắng một câu, không có tầm mắt, mặc dù hắn có thể trong phạm vi một ngàn mét bắn gãy một cây tăm nhưng cũng không có biện pháp với Nhạc Trọng được, bóng tối chính là nhược điểm của bắn tỉa.Ngụy Ký nhanh chóng thu cây súng ngắm của mình lại, bắt đầu rút lui ra khỏi biệt thự này.

Nếu là ban ngày thì hắn còn có thể dựa vào kỹ năng mà áp chế Nhạc Trọng, nhưng mà trong bóng tối thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.

Chỉnh sửa : kktruyen.comVô số đèn đường bị Nhạc Trọng bắn nát, cả khu vực bao phủ trong bóng tối.Nhạc Trọng trong bóng đêm giống như cá gặp nước, giống như u linh tàn sát chiến sĩ Thanh Lang Kỵ.Những tên chiến sĩ Thanh Lang Kỵ bỗng nhiên bị hắc ám bao phủ, lòng người bàng hoàng và không cách nào chống cự hữu hiệu, từng tên bị Nhạc Trọng giết chết.- Người nào dám can đảm đến Thanh Phong Trại của ta giương oai!Thời điểm Thanh Lang Kỵ bị Nhạc Trọng giết chỉ còn năm tên thì từ trong biệt thự có âm thanh tức giận gào thét, một tên nam nhân mặc đồ tây đen, cầm trong tay một cây pháp trượng màu xanh, đầu đội mũ màu xanh và khoát áo choàng, ăn mặc giày da màu xanh da trời, Liệt Thiên Dương giống như sao băng lao thẳng về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chỉ nhìn qua nam tử kia và bóp cò, lại bắn chết hai tên chiến sĩ Thanh Lang Kỵ thành cái sàng.

Thân hình hắn chớp động, xuất hiện trong chỉnh sửa bởi kktruyen.com trận địa phòng thủ của ba tênThanh Lang Kỵ cuối cùng, hắn duỗi tay và gai xương bắn ra, đem đầu của ba tên Thanh Lang Kỵ đánh thủng.Đến tận đây, trong khu biệt thự ngoại trừ còn hơn mười tên Thanh Lang Kỵ đang ở xa ra thì tThanh Lang Kỵ đã bị Nhạc Trọng tiêu diệt.- Hỗn đản, mày đáng chết!Liệt Thiên Dương giận dữ, một đạo vòi rồng bao phủ người của hắn, tốc độ của hắn lại tăng lên ba phần, mấy hô hấp đã xuất hiện gần Nhạc Trọng trăm mét.Nhạc Trọng nhìn qua Liệt Thiên Dương lao nhanh tới và dùng súng tiểu liên nhắm vào Liệt Thiên Dương bắn điên cuồng.Vô số viên đạn vừa mới bắn vào người của Liệt Thiên Dương thì bị vòi rồng bao phủ lệch hướng.- Con sâu cái kiến đáng chết, bằng vào thủ đoạn này muốn tổn thương tao sao?

Ta sẽ làm thịt mày!Liệt Thiên Dương dữ tợn cười cười, hắn huy động pháp trượng màu xanh và chỉ một ngón tay về phía Nhạc Trọng.Trong một chớp mắt, từng lưỡi đao gió màu xanh lăng không hiện ra, giống như phong bạo bắn về phía Nhạc Trọng.Trong nội tâm Nhạc Trọng cảm giác nguy hiểm không ngừng hiện ra, hắn cảm giác được nguy hiểm hàng lâm, sắc mặt của hắn đại biến, hắn lăn qua một tòa biệt thự.Tốc độ của lưỡi đao gió cực nhanh, tuy Nhạc Trọng né được đại bộ phận, nhưng vẫn có hai lưỡi đao gió chém lên vai của hắn.

Lưỡi đao gió sắc bén chặt đứt cốt giáp trên người Nhạc Trọng và lưu lại một vết ngấn màu bạc trên da chuột vương.- Gia hỏa này quá lợi hại, thật không hỗ là thủ lĩnh của Thanh Phong Trại, hắn không phải người tiến hóa đấy chứ?Nhạc Trọng nhướng mày, lẳng lặng thầm nghĩ.Nhạc Trọng luôn chiến đấu ở tuyến đầu, chiến đấu với rất nhiều tang thi cường hoành, biến dị thú, lúc này mới cường hóa tới cấp 35.

So với nhiều người cường hóa thì đẳng cấp này rất cao rồi.Tại huyện Thanh Nguyên thì trước tới nay trong bốn người cường hóa cũng chỉ có Vương Cố Chi Hành trong một lần duy nhất phát động sáu hỏa cầu.

Liệt Thiên Dương phất tay là có thể tạo mười lưỡi đao gió, sắc chiến đấu của hắn còn mạnh hơn cả Vương Cố Chi Hành rất nhiều.Kinh khủng hơn nữa là thời điểm Liệt Thiên Dương phát động lưỡi đao gió thì chung quanh người của hắn có một cỗ vòi rồng bao phủ.

Trừ những người tiến hóa được ông trời chiếu cố ra thì Nhạc Trọng nghĩ không ra người cường hóa bình thường lại có năng lực mạnh như vậy.Người tiến hóa cùng người cường hóa là đối lập nhau, một là thiên tài, một là người bình thường hơi mạnh.

Một người có thể dễ dàng đạt được sức mạnh.

Một người là người bình thường đuổi theo thiên tài, phải trả giá bằng cố gắng rất nhiều lần.Hai mắt Liệt Thiên Dương đỏ thẫm, tràn ngập oán độc sát ý dữ tợn cười nói:- Mày cũng chỉ là chuột chết, không ngờ dám tiêu diệt Thanh Lang Kỵ của tao.

Tôi sẽ không giết mày ngay đâu, tao sẽ chém hết tứ chi của mày và ném vào trong hầm phân, lại cho giòi bọ ăn tươi mày.Đêm nay Nhạc Trọng cơ hồ tiêu diệt sạch toàn bộ tinh anh dưới tay của Liệt Thiên Dương.

Thủ hạ của tứ đại thiên vương của Liệt Thiên Dương có ba chết trong tay Nhạc Trọng.

Trừ bản thân của hắn ra, lực lượng vũ trang của Liệt Thiên Dương cơ hồ bị quét sạch, chuyện này làm sao hắn không hận chứ?- Súng đạn bình thường không có hiệu quả, vậy súng máy hạng nặng thì sao?Tay phải của Nhạc Trọng phất tay, một gai xương bắn ra ngoài, chèo chống hắn bay lên tầng cao nhất của biệt thự, tay phải lật một cái và một khẩu súng máy hạng nặng hiện ra trong tay của hắn, nhắm ngay vào Liệt Thiên Dương.Liệt Thiên Dương có vòi rồng vờn quanh, giống như quỷ mị lao vào vị trí cũ của Nhạc Trọng nhưng hắn không thấy người nào cả.- Đi chết!Tầng cao nhât của biệt thự có Nhạc Trọng ôm súng máy hạng nặng và bóp cò.Vô số viên đạn súng máy hạng nặng giống như mưa trút xuống người của Liệt Thiên Dương.Cho dù mạnh như Nhạc Trọng có mặc da rắn nước, da chuột vương, cốt giáp, phòng hộ phục cấp ba cũng không dám cho súng máy hạng nặng oanh kích.

Tuy da chuột vương biến dị có thể ngăn cản đạn súng máy hạng nặng oanh kích, nhưng mà lực trùng kích của viên đạn không phải hắn có thể ngăn cản.Vô số viên đạn súng máy không ngừng oanh kích lên vòi rồng của Liệt Thiên Dương và bị đẩy lùi qua vách tường, nhưng mà đạn súng máy hạng nặng bắn vào vòi rồng của hắn còn sâu hơn đạn bình thường nhiều.

Có mấy phát đạn đã tiếp cận da thịt của Liệt Thiên Dương.Trong mắt Liệt Thiên Dương hiện ra thần sắc sợ hãi, hắn hét lớn một tiếng, hắn vung pháp trượng màu xanh trong tay lên, vòi rồng chung quanh người hắn dày đặc hơn trước, những viên đạn súng máy bị đẩy lùi nhanh hơn.- Vòi rồng bạo!Liệt Thiên Dương phát hiện phương hướng Nhạc Trọng đang xạ kích ơ trên cao, nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt đỏ thẫm sung huyết, thân thể gân xanh nổi lên, pháp trượng màu xanh chỉ lên trời, một đoàn vòi rồng màu xanh hiện ra chỗ của Nhạc Trọng.Vòi rồng màu xanh vừa hiện ra thì trong nội tâm của Nhạc Trọng cảm giác nguy hiểm báo động cực mạnh, hắn lập tức thu hồi súng máy hạng nặng và nhảy qua chỗ khác.Vòi rộng màu x bay lên tầng cao nhất, Liệt Thiên Dương ở phía dưới quát lớn:- Bạo!Trong một chớp mắt thì trong vòi rồng màu xanh này có lưỡi đao gió phóng ra vô số.Năm lưỡi đao gió chém lên người của Nhạc Trọng và xuyên qua cốt giáp đang mặc, lưu lại một vêt thật sâu trên da chuột vương. mặc dù lưỡi đao gió không phạm vào da thịt của Nhạc Trọng, nhưng mà hắn cũng giống như bị một tên cao thủ quyền thuật đánh mạnh lên người, huyết khí không thông.Liệt Thiên Dương phóng thích đại chiêu vòi rồng này thì sắc mặt trở nên tái nhợt, đồng thời miệng lớn thở gấp, một vòi rồng bao phủ thân thể của hắn, hắn chậm rãi bay lên không trung.Sau khi vòi rồng phóng thích lưỡi đao gió hết thì hắn lại nhìn qua vị trí của Nhạc Trọng vừa đứng, trên mặt hắn hiện ra vẻ hung ác, tay vừa lộn, một ống phóng rốc-két hiện ra trong tay của hắn.Mấy lần chớp động thì Nhạc Trọng xuất hiện ở mép lầu, đem đem ống phóng rốc-két nhắm vào Liệt Thiên Dương:- Súng máy hạng nặng không làm gì được mày thì ống phóng rốc-két thế nào?Nhìn thấy ống phóng rốc-két trong tay của Nhạc Trọng, sắc mặt của Liệt Thiên Dương lập tức đại biến, hắn điều động lực lượng toàn thân, vòi rồng mà hắn ngưng tụ lúc trước hắn thành cái thuẫn.

Chương 246: Đánh bại Liệt Thiên Dương. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCái thuần vòi ròng vừa hình thành, một quả đạn hỏa tiễn từ trên mái nhà bắn xuống, lập tức nện vào cái thuẫn.Oanh một tiếng vang thật lớn, đạn hỏa tiễn tiến một nửa thì bị vòi rồng ngăn cản.Nhưng mà đạn hỏa tiễn nổ tung làm nổ tan vòi rồng.Nhìn thấy Liệt Thiên Dương bay ra xa xa như vải rách và phun ra một ngụm máu tươi.- Không được tiếp tục như vậy mình sẽ chết, mình là người tiến hóa tương lai vô hạn, tuyệt đối không thể chết ở chỗ này.Liệt Thiên Dương vừa rơi xuống đất, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi tử vong.

Hắn trước tận thế là một tên trộm nhát gan, thế giới biến dị thì hắn may mắn trở thành người tiến hóa, lợi dụng năng lực cường đại cho nên không ngừng thăng cấp, vẫn thuận buồm xuôi gió, hôm nay hắn lần đầu tiên gặp được tồn tại uy hiếp tính mạng của mình.Không có chút do dự, thân thể Liệt Thiên Dương bối rối quay một vòng, thân hình hắn chớp động, nhanh chóng chạy ra xa xa, trốn vào trong bóng đêm.- Trốn?Nhạc Trọng vừa đổi một khẩu ống phóng rốc-két, đang định cho Liệt Thiên Dương thêm một viên tiễn hắn quy thiên lại phát hiện Liệt Thiên Dương đã sớm chạy không còn bóng dáng.Nhạc Trọng khẽ chau mày, những tên người tiến hóa có kỹ năng đặc thù là khó đối phó nhất, nếu bọn chúng muốn chạy trốn, Nhạc Trọng cũng không có biện pháp lưu lại.Liệt Thiên Dương vừa trốn thì cả biệt thự không có lực lượng nào ngăn cản được Nhạc Trọng, hắn lợi dụng gai xương rơi xuống nóc nhà, đi nhanh tới biệt thự.Ở cửa biệt thự có bốn tên Thanh Lang Kỵ đang đứng canh, bọn họ vừa thấy Nhạc Trọng đi tới thì sắc mặt đại biến, quay người bỏ chạy.Nhạc Trọng bắn ra ba gai xương đâm xuyên qua đầu của ba tên Thanh Lang Kỵ, tay phải cầm súng tiểu liên bắn qua tên Thanh Lang Kỵ đnag chạy, bắn tên Thanh Lang Kỵ thành cái sàng.Tiêu diệt bốn tên Thanh Lang Kỵ thì Nhạc Trọng đi vào cửa lớn biệt thự.- Cung nghênh chủ nhân đã về!Nhạc Trọng vừa mới đẩy cửa biệt thự ra đã nhìn thấy một gã nam nhân anh tuấn mặc trang phục bồi bàn bành tô đen cùng hai mươi nữ nhân xinh đẹp mặc quần áo ý tá quỳ xuống, cung kính nói ra.Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua quản gia và nói ra:- Tôi không phải chủ nhân Liệt Thiên Dương của các người, đứng lên rồi nói.Tên quản gia kia và mười mấy nữ nhân xinh đẹp nhìn qua Nhạc Trọng.- Chủ nhân vĩ đại, ngài đã chiến thắng Liệt Thiên Dương, như vậy ngài chính là chủ nhân mới của chúng tôi, chúng tôi nguyện ý thần phục ngài, vì ngài cống hiến sức lực ít ỏi.Sau tận thế thì nắm đấm ai cứng là lão đại.

Trừ Thanh Lang Kỵ ra thì đại bộ phận người ở đây không ai trung thành với Liệt Thiên Dương.

Nhạc Trọng đã đánh bại Liệt Thiên Dương, bọn họ không ngại nhận Nhạc Trọng làm chủ nhân là cường giả để được sống tốt.Nhạc Trọng nhìn tên quản gia hỏi:- Anh tên là gì?Tên kia quản gia vẫn bảo trì cung kính:- Nô tài tên là Trần Minh.Liệt Thiên Dương ưa thích người khác gọi hắn là chủ nhân, tự xưng nô tài.

Trần Minh vì đón ý nói hùa nên được Liệt Thiên Dương yêu thích, cũng tự xưng là nô tài.

Trần Minh không thèm quan tâm tới xưng hô, bản thân mình sống sót là được.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Trong biệt thự này còn Thanh Lang Kỵ không?Trần Minh nhanh chóng trả lời:- Đây là tấm cung dành riêng cho Liệt Thiên Dương, chỉ có Thanh Lang Kỵ đóng ở bên ngoài, trong biệt thự ngoài chúng tôi thì không còn ai khác.Liệt Thiên Dương một thân bổn sự cực kỳ cường hãn, nếu không gặp Nhạc Trọng có được trữ vật giới chỉ, lại dự trữ nhiều súng ống cường đại, muốn đối phó hắn rất phiền toái.

Tẩm cung này là nơi tư nhân của hắn, tự nhiên sẽ không có quá nhiều Thanh Lang Kỵ đóng bên ngoài.Nhạc Trọng tiện tay đem một khẩu súng ngắn và hai băng đạn ném cho Trần Minh, nói:- Anh bây giờ là quản gia mới của tôi, anh thấy ai lộn xộn cứ giải quyết cho tôi.Trong nội tâm Trần Minh vui vẻ, cao giọng đáp:- Vâng thưa chủ nhân!Bổ nhiệm Trần Minh xong thì tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, bạch cốt chợt hóa thành lưu quang tách ra khỏi người của hắn, hiện ra trước mặt mọi người.Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Thủ ở nơi này, trừ tôi ra thì bất luận kẻ nào muốn đi vào hoặc đi ra thì giết bất luận tội.Trong biệt thự này tài phú cực kỳ trọng yếu, đây chính là kho lương thực của Thanh Phong Trại, lương thực là thứ quý giá nhất trong tận thế.

Kho lương thực là nơi quan trọng nhất của các thế lực.

Liệt Thiên Dương cũng cực kỳ coi trọng lương thực, kho lương thực của cả Thanh Phong Trại đều đặt trong tẩm cung của hắn.Chỉ cần giữ vững vị trí kho lương thực thì Nhạc Trọng mới có thể khống chế cả Thanh Phong Trại.

Nếu không dù cho Nhạc Trọng có đuổi Liệt Thiên Dương đi, muốn khống chế Thanh Phong Trại cũng cực kỳ khó khăn.

Hơn hai ngàn người ăn cơm sẽ đặt lên vai của hắn, cho dù hắn vận dụng lương thực trong trữ vật giới chỉ cũng không thể chống bao lâu.Linh hồn ma hỏa trong mắt bạch cốt chớp động, lặng lẽ đứng ở sau lưng của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn trực tiếp quay người đi ra ngoài tập hợp Hùng Chính.- Nhạc đội ngài toàn diệt Thanh Lang Kỵ sao?Hùng Chính nhìn nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện trước người, trong mắt tràn ngập khiếp sợ và không thể tưởng tượng nổi.

Bốn tên chiến sĩ bên người của Hùng Chính cũng hiện ra vẻ mặt sợ hãi, trong khu biệt thự có hai trăm tên Thanh Lang Kỵ, còn có Liệt Thiên Dương, Ngụy Ký là cao thủ mạnh mẽ, Nhạc Trọng lẻ loi một mình mà toàn diệt địch nhân, bọn họ làm sao tin nổi.Nhạc Trọng nhìn qua Hùng Chính cùng Trương Ngưu Giang hạ đạt mệnh lệnh:- Ân!

Hiện tại các người dẫn người đi trong trấn tuần tra, có người cháy nhà hôi của, cưỡng gian, giết người, hết thảy trực tiếp đánh gục.

Ổn định thế cục.Trong khu biệt thự bắn nhau kịch liệt thì người trong trấn vô cùng hoảng loạn.

Rất nhiều tên côn đồ thừa dịp mọi người bối rối, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giết người, cưỡng dâm phụ nữ.

Trong trấn loạn thành một bầy.

E sợ thiên hạ không loạn.- Dạ Nhạc lão đạiHùng Chính cùng Trương Ngưu Giang hưng phấn lớn tiếng đáp.

Có thể đi theo thủ lĩnh tạo ra nhiều kỳ tích như vậy là vinh quang của bọn họ.

Cũng làm cho bọn họ tràn ngập dũng khí.Hùng Chính cùng Trương Ngưu Giang dẫn hai tiểu đội vào trong trấn, chợt đem những tên côn đồ làm bậy giết tại dow-n-lo.a d, eb,o ok mới. nh,ất t.ại kk.t-ruy.en.-c om chỗ, đồng thời xua những người sống sót vào trong phòng của họ.Sau khi bắn chết bốn mươi tên côn đồ, hỗn loạn trong trấn bị đè xuống, tất cả người sống sót kinh hồn táng đảm trở lại trong phòng của mình.- Thanh Phong Trại bị thu phục như vậy sao?Trác Nhã Đồng tứ nữ bị Nhạc Trọng dẫn vào trong biệt thự, nhìn thấy biệt thự sạch sẽ, bồi bàn anh tuấn, thị nữ xinh đẹp, Trác Nhã Đồng tứ nữ đều có cảm giác như mơ.

Các nàng không lâu trước còn ở bên ngoài dã ngoại lo lắng tương lai, không ngờ ngày hôm nay lại ở trong biệt thự có người hầu phục thị.

Chuyện này làm cho các nàng có cảm giác không chân thật.Trần Minh đi đến trước người Nhạc Trọng cung kính nói ra:- Chủ nhân, nước ấm đã chuẩn bị xong, xin ngài qua đi tắm.Trần Minh là người vô cùng hiểu biết nhìn mặt đoán tâm tư.

Hắn biết rõ Nhạc Trọng đại chiến xong thì cần thư giãn, hắn lúc này đã sớm chuẩn bị nước cho Nhạc Trọng rồi.

Chương 247: Phục thị hương diễm. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCon mắt Cố Mạn Tư, Đồng Hiểu Vân sáng ngời, các nàng vẫn lẫn trốn khỏi chết, có vài ngày không được tắm rồi.- Mọi người đi ngủ đi, lại cho Trần Minh an bài nơi nghỉ ngơi cho mọi người.Nhạc Trọng một ngón tay chỉ vào Trần Minh, sau đó được một thị nữ dẫn vào trong phòng tắm..- Tôi đi nghỉ ngơi.Trác Nhã Đồng ôm Vân Thải Vi nhìn qua Trần Minh nói ra.

Vân Thải Vi là tiểu loli lúc này không nhịn được con mắt nhắm nghiềnTrần Minh nhìn qua thị nữ nói ra:- Trần Lan, cô mang chủ mẫu đi vào phòng 203 nghỉ ngơi thật tốt.- Phu nhân, mời đi theo tôi!Một thị nữ mặt tròn đi tới trước người Trác Nhã Đồng và cung kính nói ra.Được thị nữ dẫn dắt, Trác Nhã Đồng ôm Vân Thải Vi rời khỏi đây.Đồng Hiểu Vân nhìn Cố Mạn Tư, mang theo nụ cười ngọt ngào nói:- Cố tỷ tỷ, muộn như vậy cô không đi nghỉ ngơi sao?Cố Mạn Tư nhìn qua Đồng Hiểu Vân, đáy mắt hiện ra địch ý, cũng cười cười nhìn qua bộ ngực của Đồng Hiểu Vân và nói:- Hiểu Vân muội muội, muộn như vậy không nghỉ ngơi, như vậy thân thể phát dục không tốt đâu.Tuy Đồng Hiểu Vân lớn lên tuyết trắng phấn nộn, tinh xảo thanh thuần xinh đẹp, nhưng mà bộ ngực không lớn, thoạt nhìn chỉ mới nhú ra.

So với Cố Mạn Tư có bộ ngực lớn thì chênh lệch xa.Khóe miệng Đồng Hiểu Vân có chút co lại, vẫn mang theo nụ cười ngọt ngào nhìn qua Cố Mạn Tư nói ra:- Cố tỷ tỷ, tôi không vội.

Tôi năm nay mới mười bốn tuổi, vẫn còn đang trưởng thành đấy.

Không lâu sau thì ta nhất định có thể vượt qua cô.

Ngược lại là Cố tỷ tỷ, cô nên lượng sức một chút.

Tôi nghe nói nữ nhân trước ba mươi nếu không sinh con, sau ba mươi tuổi rất khó sinh đấy.

Cố tỷ tỷ năm nay đã hai mươi sáu rồi nhỉ?

Thời gian bốn năm phải nắm chắc đấy.Nghe Đồng Hiểu Vân nói vậy thì sắc mặt của Cố Mạn Tư cứng đờ, tuổi chính là điểm yếu của nàng.

Nữ nhân xinh đẹp nhất chính là thời điểm mười tám tới ba mươi.

Sau ba mươi thì nữ nhân như đóa hoa héo tàn.Cố Mạn Tư năm nay đã hai mươi lăm tuổi, lúc này là thời điểm xinh đẹp nhất của nàng, nhưng mà qua vài năm thì nàng không còn xinh đẹp động lòng người như vậy.

Mà trước mắt tiểu nữ hài này phấn điêu ngọc trạc.

Đối với nàng mà nói thì người khác nói tới tuổi là đâm vào lòng của nàng.- Cố tỷ tỷ, xin lỗi không tiếp được!Đồng Hiểu Vân nhìn qua Cố Mạn Tư ngòn ngọt cười nói, đi vào trong phòng tắm.- Tiểu hồ ly đáng chết!Cố Mạn Tư thấp giọng mắng một câu, chần chờ một hồi vẫn cắn răng chạy theo sau.Được thị nữ dẫn dắt, Nhạc Trọng đi nhanh vào một phòng tắm bằng đá cẩm thạch, phòng tắm sáng ngời sạch sẽ.Trong phòng tắm có một nhà tấm đường kính hình tròn mười mét, ở trong bồn tắm có hòn non bộ, hơi nước bốc lên như sương mù.Hai bên của nhà tắm này có ngồi chồm hỗm lấy hai tiểu thiếu nữ chừng mười mấy tuổi đang mặc lụa mỏng ngồi ở đó.Nhìn thấy Nhạc Trọng tiến vào thì hai thiếu nữ mặc lụa mỏng đi tới bên người của Nhạc Trọng, cởi từng món quần áo trên người của hắn.- Liệt Thiên Dương thật sự biết hưởng thụ.Hưởng thụ hai mỹ nữ phục thị, Nhạc Trọng phát ra một tiếng cảm thán.Nhạc Trọng ở huyện Thanh Nguyên thì vẫn bận rộn, không có thời gian hưởng thụ.Nhạc Trọng nhìn qua mỹ nữ bên trái, nói:- Các cô tên gì?Bên trái Nhạc Trọng là nữ nhân mặtròn, làn da trắng nõn, tướng mạo thanh tú, thân cao một mét sáu, dáng người tương đối đẫy đà, mái tóc dài màu đen.

Bên phải của Nhạc Trọng là một nữ tử mặt trái xoan, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, hai mắt linh động hữu thần, môi hồng răng trắng, dáng người hơi gầy nhưng mà tóc ngắn.Mỹ nữ mặt trái xoan nói:- Tôi là Mã Lỵ Lỵ năm nay mười tám tuổi, sinh viên đại học năm nhất.

Vẫn là xử nữ.Mỹ nữ mặt tròn nhìn qua Nhạc Trọng và cẩn thân nói:- Tôi là Tằng Phương, năm nay mười chín tuổi, là giáo viên bơi lội, vẫn là xử nữ.Trần Minh gần đây hay phỏng đoán tâm tư, hắn thoáng an bài hai xử nữ đi hầu hạ Nhạc Trọng.

Trong hậu cung của Liệt Thiên Dương không phải không có nữ nhân đẹp hơn Mã Lỵ Lỵ, Tằng Phương, nhưng mà trong thời gian ngắn hắn cũng chỉ có thể lựa chọn ra hai người này thích hợp phục thị Nhạc Trọng nhất.Mã Lỵ Lỵ, và Tằng Phương chỉ là tiểu mỹ nữ nhỏ tuổi, nhưng chỉ đứng trong top một trăm nữ nhân ở đây thôi.

Trước tận thế cũng là đối tượng được nhiều nam nhân theo đuổi.Nhạc Trọng cởi quần áo ra xong, trang bị thu vào trong trữ vật giới chỉ vf đi vào trong bồn tắm.Nước ấm tràn ngập thân thể Nhạc Trọng, làm cho hắn thoải mái nhắm mắt lại.

Một trận chiến hôm nay tiêu hao tinh thần và thể lực của hắn quá nhiều.

Nếu không phải trong trữ vật giới chỉ của hắn chữa nhiều đạn hỏa tiễn, muốn chiến thắng Liệt Thiên Dương không phải chuyện đơn giản.Trừ Liệt Thiên Dương ra, một trong tứ thiên vương Ngụy Ký cũng làm cho Nhạc Trọng thập phần ấn tượng.

Nếu trong vòng mười mét thì Nhạc Trọng một chiêu có thể miểu sát Ngụy Ký.

Nếu ở xa trăm mét thì Nhạc Trọng phải vận dụng toàn lực mới có thể tiêu diệt Ngụy Ký.Sau khi nhìn thấy Nhạc Trọng đi xuống nước, Mã Lỵ Lỵ, Tằng Phương hai người chần chờ, cũng bước vào trong bồn tắmMã Lỵ Lỵ nâng một chân của Nhạc Trọng lên, Tằng Phương ở gần dùng khăn lao chân của Nhạc Trọng, sau đó cúi đầu ngậm ngón chân của Nhạc Trọng vào miệng.Mã Lỵ Lỵ cùng Tằng Phương tuy không phải mỹ nữ đẹp nhất trong sô Liệt Thiên Dương thu lấy, nhưng lại là xử nữ phục tùng nhất.

Trần Minh chọn lựa hai nàng đưa tới hầu hạ Nhạc Trọng cũng phí tâm tư thật nhiều.Nhạc Trọng chỉ cảm thấy ngón chân của hắn ướt át, đồng thời một đồ vật mềm liếm ngón chân của hắn, hắn thoáng mở to mắt ra, trông thấy Tằng Phương đang phục vụ cho hắn.Tằng Phương cảm ứng được ánh mắt của Nhạc Trọng thì thân thể cứng đờ, thân thể và gương mặt của nàng ửng đỏ.

Nàng biết rõ chính mình làm chuyện này rất đáng thẹn, nhưng mà sống trong tận thế tàn khốc này và muốn sống tốt hơn người khác, cho dù thẹn và sỉ nhục thế nào bọn họ cũng làm.Dưới sự thống trị của Liệt Thiên Dương thống thì Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ đều đã nhìn thấy kết cục của nữ nhân không phục tùng Liệt Thiên Dương là thế nào.

Có mấy phần tư sắc, dáng người hơn xa Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ bởi vì vô tình mà làm cho Liệt Thiên Dương tức giận, trực tiếp bị hắn tra tấn chết, ngay cả thi thể cũng bị biến thành thức ăn cho kẻ khác.Nhìn thấy vài đại mỹ nữ bị Liệt Thiên Dương tra tấn tới chết, Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ và một ít nữ nhân khác như bị dọa điên, các nàng cũng không dám làm trái lời của nam nhân có thể khống chế mạng của các nàng.Tằng Phương thè lưỡi ra liếm ngón chân của Nhạc Trọng và sau đó ôm lấy đùi khác của Nhạc Trọng, Mã Lỵ Lỵ thì cúi đầu xuống, đem ngón chân của Nhạc Trọng ngậm vào miệng.Nhạc Trọng nhìn qua một màn hương diễm này, xung đột cũng cực kỳ kịch liệt.

Quan niệm đạo đức trước tận thế muốn hai nữ nhân này không nên làm d o w.n.l oad .e.b ook .m ớ,i nh ất t ại k,k t ruy-en. c om. vậy.

Nhưng mà sâu trong nội tâm của hắn thì thích hưởng thụ phục thị thế này.- Tính toán cũng không phải là mình bức các nàng.

Chương 248: Phục thị hương diễm. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNếu như biện hộ sĩ, chính nhân trong truyền thuyết, đám người đạo đức giả, thánh nhân, lập tức sẽ mạnh mẽ lên án, tận tình khuyên bảo Mã Lỵ Lỵ hai nữ không nên làm chuyện như vậy.

Mà trong nội tâm của Nhạc Trọng xung đột thì lại tìm lý do thoái thác để yên tâm hưởng thụ.Đúng lúc này Đồng Hiểu Vân mặc áo tắm bước vào.

Nàng trông thấy Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ mặc lụa mỏng ướt nhẹp dính sát người nửa quỳ trong bồn tắm đang dùng phương thức thẹn thùng phục thị cho Nhạc Trọng, khuôn mặt hơi đổi.

Tuy nàng nguyện ý đem thân thể của mình giao cho Nhạc Trọng, nhưng mà không muốn dùng phương thức đang thẹn này phục vụ Nhạc Trọng.Đồng Hiểu Vân xinh đẹp chớp mắt, trong lòng có chủ ý, nàng nhanh chóng đi vào bồn tắm, ôm lấy một cánh tay của Nhạc Trọng và sùng bái nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc đại ca, anh thật lợi hại, lại có thể dùng sức một mình đánh hạ Thanh Phong Trại, không tin nổi.Nghe Đồng Hiểu Vân nói vậy thì trong mắt Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ chấn động, hiện ra thần sắc kinh hãi.

Các nàng cũng biết Thanh Phong Trại bị người ta đánh bại, tuy nhiên lại cho rằng Nhạc Trọng mang theo mấy trăm tên bộ hạ tiêu diệt Liệt Thiên Dương, dù sao Thanh Phong Trại có ba bốn trăm tên phần tử võ trang, hai trăm tên Thanh Lang Kỵ lại là tinh nhuệ, hung hoành phi thường, cho dù chiến đấu với tang thi hay người thì vô cùng hung ác.

Bây giờ nghe được Thanh Phong Trại bị nam nhân này đơn thân độc mã giải quyết, trong lòng các nàng tự nhiên kinh hãi không thôi.Nhạc Trọng dẫn người suốt đêm tập kích Hắc Phong trại cũng là chiến tích đắc ý của hắn, Đồng Hiểu Vân là mỹ nữ mặc dù tận lực tâng bốc hắn lên, hắn cũng hết sức cao hứng, bàn tay lớn kéo Đồng Hiểu Vân vào lòng, sung sướng cười lên.Đồng Hiểu Vân bị Nhạc Trọng ôm vào trong ngực, gương mặt hồng lên, thân thể nhỏ nhắn giống như hoa hồng nhỏ nở rộ.

Tuy nàng quyết định hiến thân cho Nhạc Trọng, dù lịch duyệt nông cạn nhưng mà chuyện nam nữ không phải không biết gì.Nhạc Trọng cảm thụ được thân thể mềm mại của Đồng Hiểu Vân run rẩy trong ngực, cúi đầu xem xét, chỉ thấy gương mặt của nàng đỏ ửng, vẻ mặt thẹn thùng, bộ dáng thẹn thùng vô cùng đáng yêu.Nhạc Trọng cúi đầu hôn lên đôi môi kiều nộn của Đồng Hiểu Vân, hương thơm thiếu nữ từ trên người của nàng truyền tới.Đồng Hiểu Vân bị Nhạc Trọng hôn như vậy, thân thể cứng đờ, qua một hồi thì duỗi đầu lưỡi ra đáp trả Nhạc Trọng.Thời điểm Nhạc Trọng cùng Đồng Hiểu Vân hai người hôn môi thì Cố Mạn Tư đi vào thấy một màn này.Nếu là trước tận thế thì bạn trai của Cố Mạn Tư dám hôn môi nữ nhân thứ hai thì nàng tuyệt đối sẽ không nói hai lời đi lên tát đôi cẩu nam nữ kia một cái, sau đó chia tay với bạn trai ngay.Nhưng mà lúc này Cố Mạn Tư nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Đồng Hiểu Vân hôn môi, lại sinh ra lòng ghen ghét, mắng một câu:- Đúng là tiểu hồ ly tinh câu dẫn người mà.Cố Mạn Tư giống như thiên nga cao ngạo nhìn qua Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ hai nữ, Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ bị nàng tức giận chấn nhiếp, lui qua một bên.Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ là nữ nhân có tính phục tùng lớn, các nàng không dám cùng tranh thủ tình cảm với nữ nhân của Nhạc Trọng mang tới.

Hơn nữa dung mạo của Cố Mạn Tư cũng áp đảo các nàng, làm cho các nàng có chút tự ti.Cố Mạn Tư giống như mỹ nhân ngủ đi vào trong bồn tắm, sau đó ôm lấy cánh tay của Nhạc Trọng, dùng bộ ngực đầy đặn của mình ma sát với tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cùng Đồng Hiểu Vân rời môi sau đó trông thấy Cố Mạn Tư xinh đẹp gợi cảm.Cố Mạn Tư nhìn qua Nhạc Trọng cười cười vũ mị, một đầu tiến vào trong nước, nàng dùng bàn tay nhỏ bé bắt lấy tiểu đệ của Nhạc Trọng và đưa vào trong miệng của mình.Trong chớp mắt Nhạc Trọng hưng phấn lên.Cố Mạn Tư ở trong nước không cách nào kéo dài, rất nhanh da thịt trắng nõn của nàng nhiễm một tầng ửng hồng, hơn nữa dáng người nàng đầy đặn mê người, càng làm cho nàng tràn ngập mị lực nữ nhân.

Nàng đang đứng ở tuổi hoàng kim của nữ nhân, cộng thêm xinh đẹp mê người, lúc này mị lực của Cố Mạn Tư áp đảo qua Đồng Hiểu Vân.Cố Mạn Tư ném mị nhãn mê người, nhìn qua Nhạc Trọng làm nũng nói:- Nhạc ca ca, ăn em đi!Nhìn thấy Cố Mạn Tư quyến rũ rung động lòng người, trong nháy mắt Nhạc Trọng có suy nghĩ phải đem nàng đặt lên thành bồn tắm và tùy ý xử lý nàng.

Nhưng mà hắn nhanh chóng áp chế xúc động này.

Hôm nay tập kích Thanh Phong Trại tiêu hao nhiều thể lực và tinh thần của hắn, hắn phải bảo trì thể lực và tinh thần ngăn ngừa đại địch Liệt Thiên Dương giết trở về.Nếu như Nhạc Trọng tiêu hao thể lực và tinh thần trên người mấy nữ nhân như Cố Mạn Tư thì đột nhiên Liệt Thiên Dương giết về thì hắn muốn khóc cũng không kịp.Trên thực tế Nhạc Trọng tại phát động cường công biệt thự thì Liệt Thiên Dương đã tiêu hao nhiều thể lực trên người mấy nữ nhân xinh đẹp, ngủ say bất tỉnh.

Chính vì như thế Liệt Thiên Dương mới chậm xuất hiện như vậy.Nhạc Trọng mỉm cười nhìn qua Cố Mạn Tư nói ra:- Hôm nay tạm tha cho cô!Cố Mạn Tư nhu thuận bơi tới, vẻ mặt ân cần hỏi:- Nhạc ca ca, anh mệt không?

Em mát xa cho anh nhé!- Ân!Nhạc Trọng chậm rãi nhắm mắt lại,Cố Mạn Tư nhìn qua Đồng Hiểu Vân cười cười, đi tới bên ngời Nhạc Trọng và giúp hắn mát xa buông lỏng thân thể.Đồng Hiểu Vân thì không có bị Cố Mạn Tư khiêu khích chọc giận, mà là nhìn kỹ động tác của Cố Mạn Tư và học tập.Nhạc Trọng tắm một hồi thì đứng dậy lao khô người, một thị nữ dẫn dắt đi ngủ.Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân hai nữ cũng tắm rửa thân thể xong thì được thị nữ dẫn dắt đi tới gian phòng ngủ của mình.Ngày hôm sau trời còn chưa sáng, một thân thể nhỏ nhắn đi vào phòng ngủ của Nhạc Trọng, thoáng cái chui vào trong trong chăn của Nhạc Trọng và ngủ thật say.Không lâu thì một thân thể nhỏ nhắn khác cũng chui vào phòng ngủ của Nhạc Trọng và chui vào trong chăn của hắn, nhưng mà hai thân thể nhỏ nhắn sau đó chạm vào thân thể của nhau.

Song phương ngay ngắn chui ra và to mắt nhìn nhau.Hai thân thể nhỏ nhắn này chính là hai tiểu loli, một người chính là Vân Thải Vi, mặt người khác chính là Đồng Hiểu Vân.

Hai tiểu loli trừng măt với nhau, sau đó ăn ý một người ôm một cánh tay Nhạc Trọng ngủ thật say.Tám giờ sáng, đồng hồ sinh học của Nhạc Trọng đúng giờ kêu lên rồi.

Bình thường Nhạc Trọng đều rời giường vào bảy giờ sáng, nhưng mà tiêu hao quá nhiều thể lực và tinh thần nên hôm nay tám giờ mới rời giường.Vừa mở mắt ra Nhạc Trọng d o,wn-lo,ad e b o-ok m ới. n h.ất t ại k-kt.ru y,e-n . c o m nhìn thấy hai tiểu loli ngủ hai bên của hắn.

Vân Thải Vi cùng Đồng Hiểu Vân hai người ngủ bên người Nhạc Trọng và ngủ rất an tâm.

Có Nhạc Trọng ở bên người, các nàng không cần lo lắng chuyện tương lai.

Cho dù có bao nhiêu chuyện khó khăn cũng có Nhạc Trọng giải quyết rồi.- Rời giường!Nhạc Trọng xốc chăn lên, vỗ vỗ mông nhỏ của hai tiểu loli nói ra.Đồng Hiểu Vân ngồi dậy, ánh mắt mông lung văn ve con mắt, áo ngủ trên người sụp xuống một nửa, lộ ra đôi ngọc thố nhỏ nhắn màu hồng, cực kỳ xinh đẹp.

Chương 249: Diễn thuyếtChỉnh sửa : kktruyen.comĐồng Hiểu Vân thanh tỉnh thì suy nghĩ một chút và nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười ngọt ngào:- Nhạc đại ca, buổi sáng tốt lành!Vân Thải Vi cũng mơ mơ màng màng đứng lên, nhìn qua Nhạc Trọng chào hỏi:- Đại ca ca, buổi c,hỉn h sử a bởi, k-ktruye-n.c o.m sáng tốt lành!Nhìn thấy hai tiểu loli bộ dáng thanh thuần đáng yêu, Nhạc Trọng cũng cảm thấy thoải mái, hắn tự tay xoa bóp gương mặt của các nàng và xua hai nàng rời giường, bảo các nàng rửa mặt.Sau khi rửa mặt hoàn tất, Nhạc Trọng mang theo hai tiểu loli đi vào phòng ăn.Rất nhanh Cố Mạn Tư, Trác Nhã Đồng cũng đi vào nhà ăn.Trần Minh đi đến trước người Nhạc Trọng cung kính hỏi:- Chủ nhân, xin hỏi ăn bữa sáng bây giờ chứ?- Được!Nhạc Trọng vừa dứt lời Trần Minh phất tay, một thị nữ bồi bàn từ trong phòng bếp bưng bữa sáng ra.Bữa sáng là lạp xưởng trứng gà tươi, sữa nóng hổi, bánh quẩy, cháo quế, màn thầu, trong tận thế thì đây là bữa sáng xa hoa đấy.Trác Nhã Đồng tứ nữ sau tận thế chưa từng ăn bữa sáng mỹ vị như thế này, các nàng cũng không nói thêm gì, cầm lấy dao nĩa, chiếc đũa bắt đầu ăn cơm.Đồ ăn tràn đầy, Trác Nhã Đồng tứ nữ dùng cơm cũng trở nên trang nhã hơn.

Đặc biệt là Trác Nhã Đồng xuất thân đại gia tộc, phương diện lễ nghi học rất nhiều, mọi cử động cực kỳ ưu nhã.

Làm cho người nào nhìn thấy cũng đẹp.

Cố Mạn Tư cũng xuất thân đại gia tộc, nàng cũng tiến hành học qua không ít lễ nghi, tuy so ra kém Trác Nhã Đồng, nhưng mà nàng cũng là tiểu thư ưu nhã.

Đồng Hiểu Vân mặc dù không có ưu nhã như hai nàng, thực sự lộ ra nét thanh thuần đáng yêu.Nhạc Trọng sau khi ăn cái bánh quẩy xong, đem Trần Minh gọi tới và phân phó:- Gọi Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ đi làm thị nữ của tôi, cung cấp vật tư cao cấp nhất.Trần Minh cung kính nói:- Vâng thưa chủ nhân!Chợt trong mắt nhiều thị nữ đang phục thị bên cạnh hâm mộ, Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ có thể làm thị nữ của Nhạc Trọng thì đẳng cấp cao hơn các nàng thật lớn, vật tư cung ưng cũng nhiều hơn.Nhạc Trọng tiếp tục nói:- Trần Minh đi gọi Hùng Chính mang người sống sót tới quảng trường đi.- Vâng thưa chủ nhân!Trần Minh gật gật đầu lui xuống.Lại qua một hồi, Trần Minh đi vào bên người Nhạc Trọng hỏi:- Chủ nhân, Vương Kiến cầu kiến.

Ngài muốn gặp anh ta không?Nhạc Trọng lúc này đã là thủ lĩnh của Thanh Phong Trại, Vương Kiến muốn gặp hắn cũng phải trải qua Trần Minh thông tri mới được.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Lại cho hắn đi vào.Vương Kiến được Trần Minh dưới dắt đi vào trong biệt thự, hắn trông thấy Nhạc Trọng đang ngồi ăn trong nhà ăn, trong mắt hiện ra vẻ phức tạp.

Hắn biết rõ thực lực của Nhạc Trọng rất mạnh, nhưng mà nghĩ tới Nhạc Trọng vậy mà mang theo mười bộ hạ là có thể đoạt được Thanh Phong Trại.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Kiến nói:- Ăn sáng chưa?Vương Kiến nhìn qua bánh quẩy, màn thầu, sữa bò trên bàn thì không nhịn được nói ra:- Không có!Vương Kiến cơ hồ một tháng qua chưa ăn bánh quẩy, màn thầu.

Hắn thân là đoàn trưởng người sống sót của đoàn xe, mỗi một ngày đều chỉ ăn no bung mà thôi, nhưng phần lớn thời gian là cơm trắng chứ không có chất béo gì cả.Nhạc Trọng cười cười, cầm lấy hai cái bánh quẩy, hai cái màn thầu, một hộp sửa tươi đặt vào trong mâm, nhìn qua Vương Kiến và bảo một thị nữ mang chén đũa cho Vương Kiến.- Cảm ơn!Vương Kiến vừa tiếp xúc với chén dĩa, cũng bất chấp dáng vẻ cái gì, miệng lớn ăn bánh quẩy, ăn như hổ đói đem bánh quẩy ăn toàn bộ.Vương Kiến không chút khách khí vài xong bữa sáng, nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Anh định xử lý người sống sót chúng tôi thế nào?Bọn người Vương Kiến có hơn trăm người sống sót, hắn đại biểu đám người kia tìm hiểu tương lai.Nhạc Trọng nhìn Vương Kiến và thản nhiên nói:- Đối xử như nhau, tôi đối đãi với người sống sót của Thanh Phong Trại như thế nào thì cũng đối đãi các người như vậy.

Nếu như các người muốn đạt được đãi ngộ tốt thì nhất định phải dựa vào chính mình đi tranh thủ.

Tôi sẽ cho các người đãi ngộ tốt hơn.- Đi theo tôi!Nhạc Trọng đứng lên, nhìn qua Vương Kiến nói một câu, đi nhanh ra khỏi biệt thự.Trác Nhã Đồng tứ nữ cũng dừng ăn cơm, đi theo sau lưng của Nhạc Trọng ra ngoài.

Các nàng chưa quen cuộc sống nơi này, Nhạc Trọng vừa rời khỏi ánh mắt của các nàng thì các nàng sẽ không có cảm giác an toàn.Trên quảng trường của trấn tụ tập hơn hai ngàn người, vẻ mặt người sống sót chết lặng, đang đợi chủ nhân mới của Thanh Phong Trại thẩm lý và phán xét bọn họ.

Đối với bọn họ mà nói cho dù chủ nhân Thanh Phong Trại là Liệt Thiên Dương hay là Nhạc Trọng cũng không sao cả, bọn họ chỉ muốn sống sót, vì sống sót mà sống sót, sống như cái xác không hồn.Hai bên quảng trường có mười sáu tên vác súng giám thị hai ngàn người sống sót này.Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Nhạc Trọng đi đến trên đài cao, Trác Nhã Đồng tứ nữ cùng Vương Kiến cũng đứng ở biên giới đài cao.Vương Ny đứng ở dưới đài cao nhìn qua đám người Cố Mạn Tư, trong mắt tràn ngập ghen ghét và không cam lòng.- Đáng giận, vì cái gì nam nhân này không quan tâm tới mình mà quan tâm Cố Mạn Tư, rõ ràng mình ưu tú hơn Cố Mạn Tư mà?Một học sinh trung học nhìn lên cao, nhìn thấy đứng ở một bên chính là Đồng Hiểu Vân thất thanh nói:- Đó là Đồng Hiểu Vân, nàng đi cùng Nhạc Trọng sao?Một tên học sinh trung học vô cùng ghen ghét nói ra:- Thực nhìn không ra, nàng là nữ nhân bán đứng thân thể của mình để được nam nhân che chở.Hơn mười tên học sinh trung học nhìn qua Nhạc Trọng cùng Đồng Hiểu Vân, mỗi người vừa đố kỵ vừa hận.Một nữ sinh cấp hai nhìn qua Đồng Hiểu Vân ăn mặc ngăn nấp thần thái sáng lạn trên đài cao, trong nội tâm hâm mộ thầm nghĩ:- Đồng Hiểu Vân là nữ nhân của Nhạc Trọng, nếu như mình có thể quen biết Nhạc Trọng thì mình cũng sẽ được như nàng, rốt cuộc không cần chịu khổ.Nhạc Trọng đi đến đài cao, nhìn qua hai ngàn người sống sót, lạnh như băng nói ra:- Tôi là Nhạc Trọng, từ giờ trở đi các người là con dân của tôi.

Trở thành con dân của tôi thì thấp nhất mỗi người sẽ được ba chén cháo loãng cứu tế mỗi ngày, tuy nhiên không thể cho các người được ăn no, nhưng mà có thể cho các người sống sót.

Các người không muốn lĩnh đồ cứu tế cũng được, tôi sẽ an bài rất nhiều công tác cho các người làm, chỉ cần các ngươi công tác thì được no bụng.

Các người không muốn ở lại nơi này thì hiện tại có thể rời đi, tôi không ngăn cản, ở tại chỗ này, ăn đồ của tôi thì nhất định phải phục tùng lệnh của tôi, nếu không thì đứng trách tôi vô tùng.Nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì ánh mắt của đám người sống sót sáng ngời, không có người nào lựa chọn rời đi.

Thời điểm Liệt Thiên Dương thống trị Thanh Phong Trại thì người sống sót như bọn họ chỉ có thể ăn đồ ăn của gia súc, thức ăn của heo gà, tự mình ra bên ngoài hài rau dại ăn.

Ngẫu nhiên mới được một chén cháo loãng có vài hạt cơm.

So sánh với nhua thì Nhạc Trọng đáp ứng cho bọn họ ăn mỗi ngày ba chen cháo loãng đã là ân huệ thật lớn.

Ai cũng không muốn rời khỏi đây đi tới dã ngoại đầy nguy hiểm mà sống.

Chương 250: Lửa giận. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comDưới ánh mắt tràn ngâp ghen ghét và oán hận Nhạc Trọng của đám học sinh trung học, bọn họ cũng không rời khỏi Thanh Phong Trại.

Không có Vương Kiến năm tên cảnh sát che chở, những học sinh trung học bọn họ rời khỏi Thanh Phong Trại thì không tới ba ngày không chết đói cũng vào bụng tang thi.Nhạc Trọng nhìn chung quanh một vòng và thản nhiên nói:- Không có người rời đi, như vậy tôi tự động xem các người là con dân của tôi, các người hiện giờ đi lên báo cáo chức nghiệp và sở trường trước khi thế giới biến dị đi, nếu năng lực của các người xuất sắc, chẳng những có thể đủ ăn cơm mà còn được thêm lương thực.Nhạc Trọng sát cơ lẫm lẫm nói:- Hiện tại các người đi xếp hàng, tôi nói rõ trước, ai dám xen ngang chỉ cần bị phát hiện thì lập tức lôi ra ngoài quất hai mươi roi, cả gan dám phản kháng thì xử bắn ngay.Nghe Nhạc Trọng nói với sát cơ lẫm lẫm như vậy, thân thể người sống sót bên dưới run lên, dưới ánh mắt của đám vũ trang nhìn qua, thành thành thật thật xếp thành hai mươi mấy hàng thật dài, trật tự và không ai dám chen ngang, đây là cảnh tượng kỳ dị nếu so với trước tận thế ở cái đất nước này.Vương Kiến năm tên cảnh sát, Cố Mạn Tư, Trác Nhã Đồng cùng với Trần Minh tổ chức tới hai mươi mấy cái bàn ghi lại tên tuổi của người sống sót, chức nghiệp và năng lực tương ứng trước tận thế.Nhạc Trọng thì ngồi trên đài cao, lạnh lùng quan sát đám người sống sót bên dưới. phòng ngừa chuyện ngoài ý muốn xảy ra, Vân Thải Vi cùng Đồng Hiểu Vân hai tiểu loli giống như nha hoàn thiếp thân, Giúp đỡ Nhạc Trọng đấm chân nắn vai, loay hoay chết đi được.Cứ như vậy tới chạng vạng tối mới hoàn tất đăng ký của người sống sót.Lúc chạng vạng tối Hùng Chính do dự một chút, đi tới bên người của Nhạc Trọng và nói:- Nhạc lão đại xin anh đi theo tôi một chút!Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Chuyện gì?Hùng Chính do do dự dự thật lâu mới lấy hết khí lực nói ra:- Tôi muốn dẫn ngài đi tới nơi này, xem xử lý nhà xưởng thế nào?

Trong nhà xưởng này có hơn mười nữ nhân và mấy tấn thịt.Nhạc Trọng trầm mặc một chút chậm rãi nói ra:- Mang tôi đi nhìn một chút!- Các ngươi cũng đừng đi theo!Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng tứ nữ bên cạnh chậm rãi nói.- Tôi muốn đi nhìn một chút!- Tôi cũng muốn đi!Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân hai nữ đều lớn tiếng nói.

Các nàng muốn biểu hiện mình, làm ch Nhạc Trọng biết rõ các nàng không phải là nữ nhân tranh thủ tình cảm.Trác Nhã Đồng sắc mặt tái nhợt, mơ hồ đoán được nhà xưởng đó là cái gì, gắt gao ôm lấy tiểu loli Vân Thải Vi đang ầm ĩ đòi theo.- Tùy các cô!Nhạc Trọng nhìn Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân hai nữ và không nói thêm gì nữa.Dưới sự dẫn dắt của Hùng Chính thì Nhạc Trọng đi tới một khu nhà xưởng là biệt thự nằm ở nơi hẻo lánh.Vừa tiến vào nhà xưởng, Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân hai người lập tức nhìn thấy một mn các nàng cả đời khó quên.

Một đầu nữ nhân bị treo lên, vô số cỗ thi thể treo giữa không trung, ruột, nội tạng treo đầy móc sắt, tràng diện vô cùng huyết tinh.Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân thoáng cái sắc mặt vô cùng tái nhợt, che miệng lại, chạy ra khỏi nhà xưởng, từng ngụm từng ngụm nôn ra ngoài.

Các nàng trước kia đã cho rằng nhìn thấy đủ tàn khốc của thế giới sau tận thế, nhưng khi nhìn thấy một màn ở nơi này thì mới biết được bản thân mình may mắn cỡ nào.- Liệt Thiên Dương chết tiệt, tao nhất định sẽ giết mày!Nhạc Trọng nhìn qua nơi này, đây là nhà máy gia công thịt, mặc dù hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng vẫn buồn nôn như cũ.

Trong nội tâm sinh ra sát ý nồng đậm với Liệt Thiên Dương.

Tên biến thái này không đáng gọi là nhân loại.

Nếu như Liệt Thiên Dương xuất hiện lần nữa trước mặt Nhạc Trọng thì hắn sẽ dùng mọi biện pháp giết thằng này.Trong nhà máy gia công này treo hơn mười thi thể nữ nhân.

Đồng thời Nhạc Trọng lại nhìn thây cái lồng lớn phía sau, phát hiện hai mươi mấy người tuổi tác lớn nhỏ khác nhau, trong mắt chớp động lên sợ hãi vô hạn, đại bộ phận tinh thần đã không bình thường.

- Làm sao bây giờ?

Nhạc lão đại có cần xử lý các nàng không?Hùng Chính nhìn qua Nhạc Trọng khó xử hỏi.Lương thự dự trữ trong Thanh Phong Trại không phong phú, Hùng Chính cũng không muốn hơn hai mươi nữ nhân tâm thần này tiêu hao lương thực.

Trong mắt hắn nữ nhân điên không có giá trị, hơn nữa chiếu cố các nàng chỉ lãng phí nhân thủ mà thôi.Nhạc Trọng nhìn qua hai mươi mấy nữ nhân điên cuồng thân thể dơ bẩn kia, cự tuyệt đề nghị Hùng Chính:- Không, mang trở về đi, hảo hảo chiếu cố các nàng.

Các nàng là nữ nhân, co thể sinh con.Hùng Chính chần chờ một chút, chỉ vào nhà kho hỏi Nhạc Trọng:- Những vật kia làm sao bây giờ?Trong kho hàng trữ mấy tấn thịt người.

Thịt lạp xưởng.

Thời điểm thiếu lương thực thì chỉ cần Nhạc Trọng cùng Hùng Chính không nói phá ra, đem số thịt này chia cho người sống sót, bọn họ không biết không rõ thì thôi, cũng không biết mình đang ăn thịt người chết.

Liệt Thiên Dương vì bảo trì thể lực cho thủ hạ, Thường xuyên cho tinh nhuệ Thanh Lang Kỵ ăn thịt người. thịt lạp xưởng.

Đương nhiên cũng có bộ phận Thanh Lang Kỵ không muốn làm chuyện biến thái như vậy, thà rằng khí lực nhỏ đi cũng không ăn mấy thứ này.Nhạc Trọng trầm giọng nói ra:- Chôn đi!- Vâng!Hùng Chính cũng buông lỏng một hơi, dẫn người đi thanh lý tội ác ở nơi này.Nhạc Trọng vừa đi ra khỏi nhà xưởng tội ác kia, Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân một trái một phải sắc mặt x e m t ại kk tru-ye n. c-om tái nhợt, ôm chặc lấy cánh tay của Nhạc Trọng, cũng chỉ co như vậy các nàng mới có dũng khí.Nhạc Trọng vỗ vỗ lưng của Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân và an ủi một chút, đi nhanh rời khỏi nơi này.Ngày hôm sau Nhạc Trọng đã bắt đầu chiêu mộ chiến sĩ trong người sống sót.Sau tận thế thì đãi ngộ của chiến sĩ là tốt nhất, đồng thời bọn họ cũng là vũ lực mạnh nhất.

Nhạc Trọng từ đầu chiêu mộ chiến sĩ là những quân nhân sống sót đi báo danh.Trong hai ngàn người sống sót thì tổng số nam nhân là một ngàn hai trăm người, trong đó nam nhân trưởng thành là một ngàn.

Liệt Thiên Dương cũng không phải người ngu, hắn đã sớm lựa chọn trong người sống sót một lần, những nam tử cao lớn thân thể tráng kiện được hắn chiêu mộ vào trong Thanh Lang Kỵ và thủ hạ của hắn rồi.

Nam nhân trưởng thành còn lại là do dinh dưỡng không đủ, thân thể suy yếu, dáng người thấp bé.Nhạc Trọng chọn tới chọn lui miễn cưỡng chọn ra bốn trăm năm mươi nam tử, bổ sung thêm bốn trăm thủ hạ, dùng Lưu Nhị Hắc, Trương Ngưu Giang, Hùng Chính ba người làm hạch tâm, tổ kiến một doanh.Lưu Nhị Hắc, Trương Ngưu Giang, Hùng Chính ba người đều là đại đội trưởng, Nhạc Trọng tự lĩnh vị trí doanh trưởng, đồng thời có có quyền chỉ huy tất cả.Còn lại năm mươi tên nam nhân dưới trướng của Vương Kiến, Nhạc Trọng lại bảo hắn huấn luyện năm mươi nam nhân này, cần phải đem những nam nhân này huấn luyện thành cảnh sát hợp cách.

Vương Kiến là cảnh sát có tinh thần trọng nghĩa mười phần, Nhạc Trọng bổ nhiệm trở thành cục trưởng cục cảnh sát của Thanh Phong Trại.

Chương 251: Lửa giận. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCó Vương Kiến làm người tinh thần trọng nghĩa mười phần làm cục trưởng cục cảnh sát, hắn huấn luyện cảnh sát ra thì Nhạc Trọng vô cùng yên tâm.Bởi vì thiếu nhân thủ cho nên Trần Minh là quản gia hiếu ý được Nhạc Trọng thăng cấp trở thành quan nội chính trong Thanh Phong Trại, phụ trách điều động vật tư chung, tổ chức nhân viên, an bài công việc.Về phần an bài hậu cung của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng đem toàn bộ nữ nhân lớn nhỏ giao cho mình Trác Nhã Đồng xử lý.

Trác Nhã Đồng trước tận thế là nữ cường nhân giàu có, có được công ty của mình, quản lý hậu cung là không thành vấn đề.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Trần Minh đem người sống sót tập hợp lại gia cố phòng ngự của Thanh Phong Trại, đồng thời tại Thanh Phong Trại băt đầu đào hầm.Chỉ cần nguyện ý tham gia hành động đào hầm là có thể nhét đầy bao tử, nhận được ưu đãi như vậy đại bộ phận người sống sót đều gia nhập vào đào hầm.

Bên ngoài Thanh Phong Trại trừ con đường đi chủ yếu thì đều là hố to.Thời điểm ban đầu ở huyện Thanh Nguyên thì Trần Kiếm Phong cũng dùng một chiêu đào hầm này có hiệu quả vô cùng rõ ràng, chí ít có mấy ngàn đầu tang thi rơi vào trong hầm thì không đi lên được.

Đối phó nhân loại có trí tuệ thì không được, nhưng mà dùng với tang thi là sinh vật không trí tuệ thì đào hầm có được tác dụng cực lớn.Đồng thời trong quá trình đào hầm thì những người sống sót làm công việc cực nhọc, dưới tình huống được ăn no cũng rèn luyện thể lực của bọn họ.Nhạc Trọng tổ kiến chiến sĩ một doanh, hoàn toàn dựa theo tiêu chuẩn quân đội chính quy tổ kiến một doanh này, đồng thời còn tăng thêm lực đạo mạnh yếu làm cho đám người này khổ không thể tả. nếu không phải trở thành chiến sĩ thì có được lượng thức ăn gấp sáu lần người bên ngoài, mỗi một ngày bọn họ còn có thịt ăn, còn có thịt Hắc Lân Hung Trư cấp hai ăn thì sớm không chịu nổi.Có thịt Hắc Lân Hung Trư cấp hai ăn thì không phải thoáng một cái biến thành cường giả, nhưng mà có thể nhanh chóng khôi phục nguyên khí và đói khát, làm cho sắc mặt của bọn họ hồng nhuận phơn phớt, thân thể cũng bắt đầu khôi phục lại.Huấn luyện cường độ cao trong mười ngày, chiến sĩ một doanh hoàn toàn khôi phục nguyên khí, thể lực so với tận thế còn tăng lên.

Sau đó cũng khôi phục huấn luyện như bình thường, Hơn nữa dùng đội ngũ huấn luyện thì dùng huấn luyện quân tư làm chủ.Cũng không phải Nhạc Trọng không muốn tiếp tục huấn luyện cường độ cao, luyện ra một doanh tinh binh.

Mà là vì lương thực xảy ra vấn đề.

Huấn luyện cường độ cao trong mười ngày thì hai mươi mấy tấn thịt tồn kho của Nhạc Trọng chỉ còn lại bốn tấn mà thôi.Trừ chuyện đo ra, bởi vì đại lượng người sống sót tham dự vào đào hấm và tu kiến công sự Thanh Phong Trại, lương thực dự trữ trong Thanh Phong Trại tiêu hao nhanh chóng như nước chảy.Liệt Thiên Dương sở dĩ không chiêu mộ tât cả nam nhân trở thành lính của mình không phải là do hắn không muốn, mà là hắn không có nhiều lương thực chèo chống tiêu hao cực nhanh như vậy.

Hắn tổ kiến Thanh Lang Kỵ là bộ đội tinh nhuệ, còn phải dùng thịt người làm lương thực, có thể thấy được lương thực tồn kho khẩn trương thế nào.- Nếu như dựa vào tiêu hao lương thực trước mắt, trong một tháng thì lương thực tồn kho sẽ tiêu hao sạch sẽ.Trần Minh cầm lấy văn bản tài liệu đứng ở trước người của Nhạc Trọng và báo cáo.Trần Minh nhìn qua Nhạc Trọng đề nghị:- Chủ nhân, có nên dừng đào hầm và xây công sự hay không? như vậy lương thực của chúng ta chèo chống lâu hơn.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi nói với Trần Minh.- Đi gọi Hùng Chính tới đây.Trần Minh Lui xuống, rất nhanh đã thấy Hùng Chính đi tới.Hùng Chính làn da rám nắng nghe Trần Minh gọi mình tới gặp Nhạc Trọng thì nhanh chóng chạy tới, tùy tiện hỏi:- Nhạc lão đại, anh tìm tôi có chuyện gì?Mặc dù Nhạc Trọng muốn quy hoạch hóa quân nhân chính quy, nhưng mà trong thời gian ngắn khó mà sửa được phỉ khí của đám người này. dù sau đại đội trưởng trước kia là một lũ cướp.

Doanh trưởng Nhạc Trọng cũng không có tiếp nhận huấn luyện quân sự nghiêm túc.Nhạc Trọng nhìn qua Hùng Chính và trực tiếp hỏi:- Ở gần đây có kho lương thực nào không?Hùng Chính nghe được ba chữ kho lương thực thì cười khổ một tiếng nói thẳng:- Nhạc lão đại, anh muốn giảm bớt áp lực từ chuyện lương thực đè nặng lên vai a, chủ ý này Liệt Thiên Dương cũng từng nghĩ qua rồi, mấu kho lương thực nhỏ chung quanh chúng tôi đi qua rồi.

Nhưng mà trong mấy kho lương thực không có lương thực, không phải để quần áo thì cũng là bột giặt, ly tách thủy tinh các loại, một hạt lương thực cũng không có.- Kho lương thực không có lương thực?Nhạc Trọng nghe tới đó thì sững sờ, chợt nhớ tới lúc mở kho lương thực của huyện Thượng Lâm thì có vài kho lương thực rỗng tuếch, lập tức hiểu được chuyện ẩn trong đó.

Trong kho lương thực ở Thanh Phong Trại này chỉ sợ đã bị quan viên phụ trách quản lý trước tận thế bán sạch rồi, nhà kho thì cho thuê để tiến hành kiếm tiền riêng.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hùng Chính trầm giọng nói:- Ở gần đây phải có kho lương thực chiến lực do quốc gia dự trữ mới đúng, ở đó có lẽ có lương thực.- Ở gần đây có hai kho lương thực lớn, một cái ở phía bắc cách đây một trăm cây số, mà kho lương thực cỡ lớn ở huyện Hạ Khải đã bị quân đội thành phố SY chiếm cứ, còn có một kho lương thực lớn ở huyện Trữ Quang cách đây năm mươi cây số, kho lương thực cỡ lớn này bị tổ chức tên là Mãnh Hổ Hội chiếm cứ.- Tổ chức Mãnh Hổ Hội này chiếm cứ huyện Trữ Quang xong thì lại mở một trại lính lấy được nhiều vũ khí, có được hai chiếc chiến xa bộ binh, vô số súng máy hạng nặng.

Đồng thời chiêu mộ vô số người bán mạng cho chúng.

Cả Mãnh Hổ Hội có một vạn người sống sót, nghe nói nhân viên võ trang là hai ngàn.

Trừ quân đội ra thì đây là thế lực lớn nhất.Nhạc Trọng nghe được lời của Hùng Chính thì chau mày, Mãnh Hổ Hội có hai ngàn nhân viên võ trang, còn có trang bị của một doanh, trách không được Liệt Thiên Dương không dám đi trêu chọc Mãnh Hổ Hội.Tuy Nhạc Trọng chiêu mộ bốn trăm phần tử võ trang, nhưng mà bọn họ chỉ mới huấn luyện trong mười ngày, không có từng trải qua trận chiến nào, chưa từng thấy máu, trang bị cũng chỉ là súng trường kiểu cũ đoạt được từ Thanh Lang Kỵ mà thôi, đạn dược trong tay có thể đếm được, chỉ sợ bắn mấy d-o wn.l o a d e b,o ok- m ới nh ất tạ.i k ktr uye,n.,c,o m lần là hết đạn rồi.Nhạc Trọng vừa mới tới chiêu mộ binh lực một doanh trong Thanh Phong Trại, nếu như một đội chủ lực của huyện Thanh Nguyên có thể dễ dàng tiêu diệt một doanh này.

Ý thức chiến đấu, ý chí chiến đấu, kỹ năng chiến đấu của hai bên quá chênh lệch.Nhạc Trọng mở địa đồ, nhìn qua khu vực đông bắc nói ra:- Phiến khu vực này các người đã từng đi qua chưa?Hùng Chính chỉ vào một cái trấn nhỏ và nói với Nhạc Trọng.- Cái thôn nhỏ này chúng tôi chưa lái qua.Nhạc Trọng nhìn qua cái trấn nhỏ này, suy nghĩ một hồi thì định dùng cái thôn này luyện binh..- Không được xong rồi chủ nhân, có biến dị thú tập kích.Đúng lúc này Trần Minh vội vàng hấp tấp chạy vào, nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng kêu lên.

Chương 252: Bầy heo biến dị đột kíchChỉnh sửa : kktruyen.com- Đi!Nhìn thấy Trần Minh bối rối như thế, Nhạc Trọng trầm giọng nói một câu, đi nhanh qua bên ngoài.Hùng Chính cũng theo sát sau lưng của Nhạc Trọng đi ra bên ngoài.Nhạc Trọng hết sức nhanh chóng bì lên tháp súng máy nhìn qua, chỉ thấy ở phương xa có một đàn heo đang điên cuồng đuổi theo một chiếc Hammer chạy như bay tới đây.Đàn heo biến dị này không nhìn thấy giới hạn đâu cả, chỉ sợ số lượng cũng vượt qua vạn con.- Quái vật biến dị cấp 10: heo nhà biến dị.

Có được hàm răng sắc bén và lực lượng khổng lồ.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy đàn h này thì trong đầu hiện ra một chuỗi tin tức.- Hỗn đản!Nhạc Trọng nhìn qua đàn heo rậm rạp chằng chịt này thì sắc mặt tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi mắng một câu.Nếu như chỉ là một con heo nhà biến dị, quả thật là chủ động đưa đồ ăn tới cho Nhạc Trọng đấy.

Nhưng nếu như heo nhà biến dị lên tới cả vạn con, vậy đối với Thanh Phong Trại mà nói đây là một hồi tai nạn.

Trong Thanh Phong Trại này thiếu vũ khí đạn dược, phần tử vũ trang thiếu huấn luyện, chỉ được thịt heo biến dị cung cấp cho nên khôi phục nguyên khí, dưới tình huống đối mặt với cả vạn con heo nhà công kích thì Nhạc Trọng cũng không có bao nhiêu năm chắc giữ vững nơi này.Thanh Phong Trại vừa vỡ thì hai ngàn ba trăm người trong nơi này sẽ chết.Nhạc Trọng lật tay một cái, một khẩu súng máy qjz8 hạng nặng hiện ra trong tay, hắn cầm lấy khẩu qjz8 súng máy này bắn phá điên cuồng vào chiếc Hammer này.

Cho dù người bên trong chiếc Hammer này là ai thì hắn cũng muốn giết.

Mạng của hai ngàn ba trăm người chính là chủ nhân của chiếc Hammer này đặt vào tuyệt cảnh, trong nội tâm Nhạc Trọng tràn ngập sát cơ.Viên đạn súng máy hạng nặng này bắn chiếc Hammer thành cái sàng, một đạo vòi rồng vờn quanh một người từ trong chiếc Hammer lao ra ngoài, nhìn qua phía Nhạc Trọng bên này và cười lạnh lùng, trong chớp mắt biến mất không thấy gì nữa.Nhạc Trọng thoáng cái đã nhìn ra đó là người này, đây chính là Liệt Thiên Dương bị hắn đánh bại lần trước.Liệt Thiên Dương mười ngày trước bị Nhạc Trọng đánh bại và đuổi ra khỏi Thanh Phong Trại thì trong lòng vẫn mang theo hận ý, hắn tìm được một bầy heo nhà biến dị, sau khi giết vài con và dẫn vào trong Thanh Phong Trại.Đàn heo nhà biến dị này là một đám heo trong trại chăn heo cỡ lớn trước tận thế.

Sau tận thế thì toàn bộ heo nhà nơi này biến dị, ngược lại dùng tang thi làm thức ăn.

Trong thế giới khắp nơi là tang thi này, chúng cũng không phải lo ăn uống, tộc đàn không có giảm bớt, ngược lại tăng thêm cả ngàn con.- Liệt Thiên Dương mày đáng chết!Lửa giận trong lòng của Nhạc Trọng ngập trời nhưng không có biện pháp gì với Liệt Thiên Dương này.

Lúc này Liệt Thiên Dương đã chạy trốn, hắn muốn giết chết Liệt Thiên Dương nhất định phải đuổi bắt, nhưng mà trong Thanh Phong Trại là tâm phúc của hắn, hắn vừa rời đi chỉ sợ Thanh Phong Trại sẽ sụp đổ.Lúc này chiến sĩ đệ nhất doanh của Thanh Phong Trại dựa theo lệnh của Nhạc Trọng tụ tập tới đây, bọn họ từ nơi trú quân đi ra ngoài, nhìn thấy đàn heo biến dị hung mãnh bên ngoài, sắc mặt mỗi người trở nên vô cùng tái nhợt, không ít người cầm súng cũng run rẩy.Nhạc Trọng nhìn qua Trần Minh và ra lệnh:- Trần Minh mang tất cả người lên hàng rào.

Tổ chức một nhóm người thủ vững con đường chủ yếu, địa phương khác thì nên lập tức cho người chế tạo bình xăng nổ, chế tạo xong thì lập tức đưa lên tiền tuyến.

Lại tổ chức một nhóm người mang vật tư dễ cháy tới nơi này.

Tổ chức một đám bốn trăm nam nhân đưa tới dây làm quân dự bị, phương diện vũ khí tìm được cái gì thì tìm.- Vâng!Trần Minh nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì có chút bối rối cũng trấn định lại, hắn cung kính ứng một tiếng, sau đó lui ra sau.Trần Minh người này bất thiện ứng biến khi có chuyện xảy ra, nhưng mà hoàn thành phân phó lại rất tốt.

Hắn vừa lui ra thì liền tìm được một đám người thực hiện mệnh lệnh của Nhạc Trọng.Cả Thanh Phong Trại cũng đã động, tất cả mọi người biết rõ bọn họ đang bị cả vạn con heo biến dị vây công.

Tất cả mọi người bị tổ chức, phân thành bốn nhóm hành động.Rất nhiều vật tư lớn được mang ra che chắn con đường chủ yếu dẫn vào trong trại.Mấy trăm phụ nữ không ngừng rót xăng vào bình nhựa, bình thủy tinh sau đó chê tác thành bình xăng đơn sơ.

Bình xăng này trong Thanh Phong Trại cũng có một ít, nhưng không quá nhiều.

Bởi vì dầu là nguyên liệu quý hiếm trong tận thế, bởi vì nó không tái sinh được, không có dầu thì người ra ngoài dow-n.l oad PR C mớ-i nh ấ-t tạ.i k ktr.uye.n .c.om. căn cứ tìm vật tư sẽ không có xe, không cách nàorời khỏi căn cứ quá xa, chuyện rất bất lợi khi tìm vật tư.Một đám phụ nữ tiểu hài tử cũng bị tổ chức khiêng tấm ván gỗ, báo chí vứt đi, khối nhựa lớn, bọt biển vân...vân, là các loại vật phẩm chồng chất lên.Bốn trăm nam nhân cường tráng nhất được tổ chưc, cầm xẻng sắt, thiết chùy, dao phay, gậy tròn, dưa hấu đao là các loại vũ khí lệnh đi tới gần tường vây.Nhạc Trọng nhìn qua tám trăm nam nhân, đằng đằng sát khí nói ra:- Nói nhảm thì tôi không nói nhiều, hiện tại đã đến lúc sống chêt trước mắt, nếu như hàng rào vừa vỡ thì chúng ta tuyệt đối sẽ bị đám súc sinh dã ngoại này xé thành phấn vụn, không có bao nhiêu người sống sót, chỉ có giữ vững hàng rào thì chúng ta mới có còn sống.

Từ giờ trở đi không có lệnh của tôi thì không ai được lui lại, ai lui trực tiếp xử, giữ vững hàng rào thì tôi sẽ cho các người ăn thịt trong một tháng.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì nội tâm của mọi người rùng mình.Nói xong Nhạc Trọng bước lên đài cao.

Trác Nhã Đồng cũng mang theo Vân Thải Vi, Cố Mạn Tư, Đồng Hiểu Vân đi theo bên người của Nhạc Trọng.Trác Nhã Đồng chính là người tiến hóa hệ sức mạnh, nàng có thể phát huy lực lượng lớn nhất trong Thanh Phong Trại, nàng cũng bị Nhạc Trọng điều động tới tham gia chiến đấu.

Trác Nhã Đồng giết người có lẽ không được, nhưng mà giết quái vật thì không có gì.

Hùng Chính cũng dẫn theo người của mình đi lên đài cao của Thanh Phong Trại băt đầu bố phòng.Dưới tình huống Nhạc Trọng đang ở đây, Hùng Chính là người có năng lưc rất mạnh, Hùng Chính thống soái tiểu đội thứ hai của Thanh Phong Trại có thể chiến đấu thật tốt.Đàn heo biến dị rậm rạp chằng chịt lao thẳng vào khu vực Thanh Phong Trại, Nhạc Trọng thậm chí có thể nhìn rõ đám heo biến dị.Những con heo biến dị này so sánh với heo nhà trước đây thì lớn hơn gấp đôi, đồng thời hai mắt đỏ thẫm, tứ chi tráng kiện hữu lực, cơ bắp rắn chắc căng cứng, tràn ra khí tức hung bạo, thời điểm chúng chạy có tốc độ so được với heo rừng.Đám heo biến dị đi tới khu vực này thì đã ngửi được trong Thanh Phong Trại có nhiều khí tức nhân loại, chúng trở nên hưng phấn, xông thẳng vào hương Thanh Phong TrạiNhững con heo biến dị này dùng tang thi làm thức ăn, nhưng nếu như có thể ăn người thì chúng thích ăn người sống hơn.Nhạc Trọng tổ chức đại lượng nhân lực đào hố sâu ba mét trước Thanh Phong Trại, đường kính dài đến bốn mét.

Chung quanh Thanh Phong Trại trừ đường lớn ra thì đều bị Nhạc Trọng sai người đào ra một hố to.

Chương 253: Hố to lập công. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comThời điểm heo biến dị xông tới thì có tác dụng kinh người, tất cả heo biến dị xông tới đều rơi vào trong hố, heo biến dị đẳng sau không ngừng rơi vào trong hầm.Không ngừng có heo biến dị rơi xuống, sau đó bị heo biến dị đẳng sau giãm chết.

Song phương còn chưa chính thức tiếp xúc thì có mấy trăm con heo biến dị rơi xuống hầm, bị đồng bạn giẫm chết.Mặc dù Nhạc Trọng đào rất nhiều hố to, nhưng mà trên đường lớn có rất nhiều heo biến dị xông tới, rất nhanh chỉ còn cách Thanh Phong Trại trăm mét.- Tự do xạ kích, bắn tỉa!Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh.Hùng Chính mang theo binh lực liên tục bắn tỉa, mỗi viên đạn rơi vào trong người đàn heo thì làm chúng bị thương hoặc giết chết.- Bắt ba con còn sống tới đây.Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt ra lệnh.Tay phải của bạch cốt đâm ra ba gai xương, đem ba đầu heo biến dị xuyên thủng, sau đó mang chúng vào trong hàng rào.- Chém chết chúng!Nhạc Trọng nhìn qua tên chiến sĩ đầu tiên cầm Phảng Chế Đường Đao nói ra.Có bốn tên chiến sĩ cầm theo Phảng Chế Đường Đao đi tới chém qua đầu heo biến dị, chém chết ba con heo biến dị này.

Sau khi chém chết heo biến dị thì ngay sau đó được Nhạc Trọng trợ giúp, ba tên chiến sĩ đã trở thành người cường hóa.- Toàn bộ cường hóa thể lực, sau đó thay người!Nhạc Trọng trầm giọng nói.Ba tên chiến sĩ đầu tiên đem Phảng Chế Đường Đao giao cho người khác và lui lại.Sau một khắc lại có ba con heo rơi vào trong hàng rào, sau đó bị ba tên chiến sĩ chém giết.Thi thể những con heo biến dị này được đội dự bị mang xuống, sau đó vứt qua một bên.Bạch cốt không ngừng săn giết heo biến dị, khiến chúng nó chuyển hóa thành linh quang, không ngừng cường hóa chiến sĩ đội đầu tiên.Nhưng mà bạch cốt một mình căn bản không ngăn được móng của bầy heo, có heo biến dị hung hăng lao tới trại trên đại lộ, thoáng cái đã đâm óc tung tóe, đầu rơi máu chảy.

Heo phía sau thấy con trước ngã xuống thì con heo tiếp theo lao lên đâm thẳng vào cửa, trực tiếp đâm chết.Tất cả heo biến dị đâm vào cửa hình thành một con đường chết, không ngừng dùng thi thể khảm lên đường.Bên ngoài Thanh Phong Trại có một tầng hàng rào gỗ làm bảo hộ.

Nhạc Trọng tiếp nhận Thanh Phong Trại thì đào thêm hào bên ngoài Thanh Phong Trại, lại đào đất cấm hàng rào gỗ này lại, bởi vậy hàng rào này được gia cố rất nhiều, không có bị đám heo biến dị đụng nát.Nhưng mà hàng rào gỗ chỉ có ba mét, đám heo biến dị đụng chừng trăm con thì hình thành một con đường chết.Những con heo biến dịia giẫm lên thi thể của đồng bạn nhảy vào trong hàng rào.Trác Nhã Đồng đã sớm đạt được lệnh của Nhạc Trọng canh giữ trước con đường, con heo vừa mới nhảy qua hàng rào đã bị nàng thập phần hoa lệ chém một đao thành hai đoạn.Trác Nhã Đồng một đao miểu sát con heo xong thì nàng lần nữa thăng cấp đến cấp 9, nàng thoáng cái phân phó hai điểm vào lực lượng, làm cho lực lượng của nàng cường đại hơn.Đám heo biến dị không ngừng nhảy qua hàng rào đều bị Trác Nhã Đồng một đao chém giết.Nhìn thấy Trác Nhã Đồng một nữ nhân chém giết hao biến dị, đội chiến sĩ đầu tiên của Nhạc Trọng trong lòng dâng lên một cổ tâm huyết, mười tên cầm lấy Phảng Chế Đường Đao được lệnh của Nhạc Trọng canh giữa con đường, đem số heo biến dị mà Trác Nhã Đồng không thể ngăn được phanh thây đi.Nhìn thấy heo biến dị bịTrác Nhã Đồng cùng chiến sĩ đội thứ nhất chém giết, trong nội tâm của đội hai chấn động, tỷ lệ xạ kích chính xác cao hơn nhiều.Mà tình hình bây giờ chuyển biến không tốt, bởi vì dùng một ngàn con heo biến dị đã lắp đấy đám hố của Nhạc Trọng.Đám heo biến dị vô cùng hung ác đâm thẳng vào hàng rào, nhao nhao đâm vào óc tung tóe và tử vong.- Ném bình xăng!Nhạc Trọng thấy thế lập tức hạ lệnh cho mọi người ném bình xăng.Những nam nhân đội dự bị không có can đảm chiến đấu với heo biến dị, thế nhưng mà ném bình xăng là chuyện thập phần đơn giản.Một bình xăng bốc cháy rơi vào trên đường, chợt từng đoàn hỏa diễm hừng hực đốt cháy thi thể heo biến dị, mùi khét không ngừng bay lên.Hơn trăm đầu biến dị heo nhảy vào trong đống lửa chợt bị ngọn lửa kia đốt cháy.Trong bầy heo có một âm thanh của heo vương tru lên, những con heo biến dị nhanh chóng lui xuống.- Có heo vương sao?Nhạc Trọng nhanh chóng bò lên tháp cao nhìn lại, hy vọng có thể tìm ra heo vương tồn tại.

Nhưng mà chỉ nhìn thấy một đám heo biến dị trắng, không nhìn thấy thân ảnh heo vương bắt mắt nào cả.Đại bộ phận heo biến dị lui đi làm cho mọi người thở ra.Nhưng mà con đường đi thông Thanh Phong Trại lại không có ném bình xăng, Trác Nhã Đồng còn không ngừng chém giết heo biến dị, đẳng cấp của nàng không ngừng tăng vọt, thời điểm chém giết heo biến dị cũng càng điên cuồng, đã thăng lên cấp 13.

Lúc này lực lượng của nàng vượt qua Nhạc Trọng không ít.Mà chiến sĩ vây quanh bên người Trác Nhã Đồng đã thay ba lượt, bọn họ không có được binh khí hệ thống thần ma tốt như Trác Nhã Đồng được, bản thân chỉ là cường hóa sức mạnh.Người tiến hóa hệ lực lượng thập phần có ưu thế trong chém giết quái vật, bởi vì lực lượng cực lớn của bọn họ chém giết những quái vật bình thường vô cùng ít thể lực, tự nhiên sức chiến đấu cũng bền bỉ lâu dài.- Nữ nhân thật lợi hại, thật xe-m. t ại, k.k tru.y e,n . c,o m không hỗ là nữ nhân của lão đại.Hùng Chính dùng súng bắn chết một con heo biến dị, lại đưa mắt nhìn qua Trác Nhã Đồng, trong nội tâm có chút nhảy dựng, hắn không có bổn sự như Trác Nhã Đồng này.Trác Nhã Đồng vẫn chém giết heo nhà biến dị, thể lực của nàng tiêu hao thật nhanh, chém giết hơn sáu mươi đầu heo nhà biến dị thì thể lực của nàng cũng tiêu hao một nửa, trên người đã đầm đìa mồ hồi.

Người tiến hóa cũng không phải vô địch, bọn họ có thể bị chiến thuật biến người làm mệt chết.

Cường độ cao nhưng chiến đấu lâu dài cũng tiêu hao thể lực lớn.- Tôi đến thay cô, cô đi xuống nghỉ ngơi đi.Nhạc Trọng như mũi tên lao tới trước, ngăn tại lối đi và nhìn qua Trác Nhã Đồng nói ra.Trác Nhã Đồng gật gật đầu, lui xuống dưới.Nhạc Trọng tiếp nhận vị trí của Trác Nhã Đồng thì tiện tay chem hai đao chém hai con heo thành hai đoạn.

Ám ma đao trong tay của Nhạc Trọng còn tốt hơn Đường đao của Trác Nhã Đồng nhiều, chém giết những con heo biến dị này như cắt giấy.

Nhưng mà tới đẳng cấp như Nhạc Trọng tuy giết được heo biến dị cấp thấp nhưng linh quang cũng thấp, muốn thăng cấp phải giết mấy trăm con mới được.Cố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân nhìn thoáng qua Trác Nhã Đồng mà vô cùng hâm mộ hỏi:- Nhã Đồng tỷ tỷ, cô thật lợi hại, co thể nói cho tôi biết cô làm sao mà mạnh như vậy được không?Trong tận thế này thì cường giả có thể sống thoải mái và tôn nghiêm.

Cố Mạn Tư, Đồng Hiểu Vân hai nữ tuy quyết tâm ôm lấy Nhạc Trọng, nhưng mà các nàng cũng muốn trở nên mạnh mẽ.

Chỉ cần các nàng cũng có được lực lượng thì tự nhiên có thể được Nhạc Trọng xem trọng hơn chút ít.Trác Nhã Đồng tự nhiên cười nói, nhìn qua bóng lưng của Nhạc Trọng và chậm rãi nói:- Lực lượng của tôi đều do anh ta ban cho, nếu các người muốn mạnh mẽ thì có thể đi hỏi anh ta Chương 254: Hố to lập công. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCố Mạn Tư cùng Đồng Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng, dị quang trong mắt chớp động.Đồng Hiểu Vân cắn răng một cái, không quan tâm nguy hiểm, một đường chạy tới trước người của Nhạc Trọng và lớn tiếng nói.- Nhạc đại ca, em muốn trở nên mạnh mẽ, em muốn kề vai chiến đâu với anh.Nhạc Trọng tiện tay bổ ra hai đao, chém hai con heo nhà biến dị thành hai mãnh, sau đó nhìn qua Đồng Hiểu Vân sắc mặt quật cường đứng ở bên cạnh, hắn bị ánh mắt to tròn trong veo khát vọng lực lượng của Đồng Hiểu Vân hấp dẫn, tay lật một cái và cầm một thanh Phảng Chế Đường Đao ném cho Đồng Hiểu Vân.- Cầm giết nó thăng cấp thì toàn bộ cường hóa lực lượng.Nhạc Trọng vừa dứt lời thì bạch cốt liền ném một con heo biến dị tới.Đồng Hiểu Vân cầm lấy thanh Phảng Chế Đường Đao bước tới gần con heo biến dị này.Con heo biến dị bị ném lên mặt đất, điên cuồng giãy dụa, đồng thời nhìn qua Đồng Hiểu Vân phát ra âm thanh đe dọa.Đồng Hiểu Vân khát vọng với lực lượng vượt qua tâm lý sợ hãi trong lòng, nàng đi đến trước con heo biến dị, giơ Phảng Chế Đường Đao lên cao cao và chém xuống.Đồng Hiểu Vân là một nữ tử bình thường, cũng không có trải qua cường hóa, còn nhỏ lực yếu.

Phảng Chế Đường Đao tuy sắc bén nhưng ở trong tay của nàng chém vào con heo biến dị thì chỉ làm cho nó chảy mau ròng ròng mà không có chết, không ngừng phát ra âm thanh thống khổ.Đồng Hiểu Vân nhìn qua con heo biến dị không ngừng giãy dụa, cắn răng giơ Phảng Chế Đường Đao lên và không ngừng chém lung tung lên con heo biến dị, sau khi chém con heo huyết nhục mơ hồ, hấp hối, lại giãy dụa một hồi lâu mới tắt thở.Đồng Hiểu Vân giết chết con heo xong thì cũng mệt mỏi thở hồng hộc.

Nàng cũng hiểu chênh lệch cực lớn của mình và Nhạc Trọng, Trác Nhã Đồng.Con heo biến dị vừa chết, một đoàn linh quang lớn chui vào trong thân thể của Đồng Hiểu Vân, làm cho nàng tăng lên hai cấp, trở thành người cường hóa cấp 3.- Tôi cũng trở thành người cường hóa!Đồng Hiểu Vân đem bốn điểm cường hóa vào lực lượng, cảm thụ được lực lượng trong người tăng cao, tràn ngập mừng rỡ thầm nghĩ.Gai xương của bạch cốt co rụt lại, bốn nam nhân đi tới kéo thi thể con heo biến dị đi, trực tiếp ném qua chỗ khác.Gai xương của bạch cốt lại hiện ra, lại có một đầu heo biến dị được đưa tới trước người của Đồng Hiểu Vân.

Đồng Hiểu Vân hưng phấn cầm lấy Phảng Chế Đường Đao trong tay chém lên người con heo biến dị, nàng cường hóa bốn điểm lực lượng xong thì có được lực lượng đã đạt tới 10 điểm, có thể so sánh với nam nhân trưởng thành, nàng có kinh nghiệm và lực lượng, lúc này vô cùng dễ dàng chém chết con heo biến dị.Nương theo thời gian qua đi, những bình xăng kia cũng bị dập tắt.

Nương theo đó là âm thanh rít gào của bầy heo và điên cuồng đạp lên thi thể của đồng bạn xông tới.Đối mặt với heo biến dị không ngừng công kích, một tên nam nhân trên đài cao nắm một bình xăng đang cháy vào trong đàn heo, hỏa diễm cháy lên hừng hực.Nhưng mà số lượng so với lần đầu tiên không nhiều, chế tạo lửa cũng không có uy hiếp được đàn heo.Tất cả heo biến dị dùng thi thể tạo thành bốn lối đi, tất cả heo biến dị nhảy vào trong hàng rào.Lần này Trác Nhã Đồng cũng không cách nào nghỉ ngơi, nàng lập tức cầm lấy Đường đao nhanh như mũi tên lao thẳng vào một con heo.- Đội đầu tiên đi cứu viện.Nhạc Trọng tiện tay chém chết hai con heo biến dị và nói ra.Đội đầu tiên gồm mười x e m on.l i-n e t ại. k-k,tr u ye n .-co m hai người cầm Phảng Chế Đường Đao tiếp viện thông đạo thứ ba.

Những người còn lại đều cầm súng điên cuồng bắn vào thông đạo thứ ba.Đám heo biến dị bị bắn thành cái sàng, hoặc là tử vong hoặc là giãy dụa thống khổ trên mặt đất.

Nhưng mà vẫn có mười con heo biến dị phá tan phòng tuyến nhảy vào trong.Những con heo biến dị này còn chưa ổn định đã bị chém giết ngay.

Nhưng mà đám heo biến dị khác nhân lúc mọi người chú ý giết con heo xông vào thì chúng hung hăng xông lên, đem hai gã chiến sĩ cầm Phảng Chế Đường Đao đụng bay trên đất.Lực lượng của heo biến dị vô cùng lớn làm hai tên chiến sĩ gãy xương đùi.

Chuyện này còn chưa kết thúc, con heo biến dị thập phần hung tàn lao tới trước một người, lộ ra răng thép sắt bén cúi đầu một ngụm cắt dứt yết hầu của người này, máu tươi nóng rực bắn lên mặt của nó, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn.Tất cả heo biến dị thừa cơ xông vào từ nơi này.Nhìn thấy heo biến dị khủng bố, sợ hãi bao phủ đội cận chiến đầu tiên, hoàn toàn sụp đổ, sáu tên chiến sĩ quay người bỏ chạy.

Bọn họ là đám ô hợp, đánh nhỏ lẻ còn được chứ tràng diện này thì nhanh chóng sụp đổ.Phanh!

Phanh!

Hai tên chiến sĩ bỏ chạy đầu tiên bị bắn nát đầu mà chết.Nhạc Trọng tay cầm súng, tay phải cầm đao nhìn qua bên kia, hung dữ nói ra:- Ai dám không có mệnh lệnh mà rút lui sẽ chết!Nhạc Trọng chỉ vào Trác Nhã Đồng toàn thân đầy máu đang chém giết đám heo biến dị kia, nhìn qua đám chiến sĩ bên kia quát lớn:- Một nữ nhân chiến đấu cứu mọi người, các người là đám đàn ông lại bỏ chạy.

Các người thật sự không bằng phụ nữ hay sao?Nghe Nhạc Trọng giận dữ mắng mỏ, đám chiến sĩ đội thứ nhất nhìn qua Trác Nhã Đồng đang chiến đấu, trong mắt hiện ra thần sắc xấu hổ, đồng thời dưới uy hiếp tử vong của Nhạc Trọng thì bọn họ cũng không có đường lui, so với chém giết đám heo biến dị còn có sinh cơ thì bỏ chạy chính là cái chết.

Hơn mười tên chiến sĩ quay người lại chiến đấu với đám heo biến dị này.- Thiết cốt, qua bên kia trợ giúp đi!Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt và ra lệnh.Bạch cốt nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì không do đi làm bảo mấu giữ Đồng Hiểu Vân và những tên chiến sĩ khác thăng cấp nữa, mà là cầm búa lớn xông vào con đường lớn.Sức chiến đấu của bạch cốt hết sức kinh người, nó huy động búa lớn không ngừng xoắn giết, cơ hồ giết chết toàn bộ đám heo biến dị đụng phải nó.

Dưới sự dẫn dắt của nó thì đám chiến sĩ đội thứ nhất cũng có dũng khí giết địch, trả giá bằng trọng thương ba người, một người tử vong và viện quân không ngừng trợ giúp thì đám người cũng giữ được cánh cổng.Một tên đội viên trọng thương được mang ra phía sau, một tên chiến sĩ cường hóa lập tức xông vào trong thế chỗ, tiếp tục chiến đấu với đám heo biến dị kia.

Mỗi một khắc đều có chiến sĩ bị đàn heo đụng té trên mặt đất, không chết tức tổn thương.

Nhưng mà không có xuất hiện dấu hiệu tan rã.Sau khi đoạt lại cánh cổng thứ tư không lâu, Nhạc Trọng nhìn thấy chiến sĩ ở lối đi thứ năm và thứ sáu bị heo xông vào.

Hắn biết rõ cửa trại không được rồi.Thanh Phong Trại cùng huyện Thanh Nguyên của Nhạc Trọng khác nhau lắm.

Ở chỗ này không có công nghiệp gang thép.

Ngay cả sản xuất đao thép cũng không được.

Vũ khí lạnh sắc bén nhất chính là mười sáu thanh Phảng Chế Đường Đao của Nhạc Trọng mang theo.

Những người còn lại cầm vũ khí gì cũng có, nhưng mà muốn nhanh chóng chém giết đàn heo này thì quá khó khăn.Một khi cánh cửa thứ năm và thứ sáu thất thủ, vậy thì cả cái trại này sẽ lâm vào quẫn bách.

Chương 255: Cửa trại bị phá, lửa mạnh hừng hực đốt trấn. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhanh chóng hạ đạt mệnh lệnh.- Đội dự bị lập tức rút lui khỏi nơi này, lập tức chạy vào trong bách hóa phía đông.Nghe được có thể lui lại, những nam nhân đội dự bị cũng buông lỏng một hơi, lập tức lui ra phía sau.

Được Nhạc Trọng dạy dỗ cường độ cao thì đội dự bị rút lui có trật tự.

Cũng không có hỗn loạn.

Đương nhiên đây là dưới tình huống không gặp được địch nhân mà lui ra phía sau.

Nếu như có địch nhân truy kích thì bọn họ cũng sụp đổ như thường.- Đội thứ hai đi tới bách hóa phía đông phòng ngự.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì chiến sĩ đội hai cũng chạy đi..Hùng Chính nhìn Nhạc Trọng và kéo phụ tá nói vài câu, bảo phụ tá cùng theo đội thứ hai lui xuống.

Bản thân của hắn thì đi tới bên người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhướng mày, có chút ngoài ý muốn nói:- Tại sao anh không rút lui!Hùng Chính nhìn qua Nhạc Trọng nhếch miệng cười cười, hắn rút Phảng Chế Đường Đao trong tay ra, một đao chém giết một con heo biến dị.- Hắc hắc!

Nhạc lão đại anh còn không có rút lui, tôi cũng không rút lui!

Tôi cũng muốn thử xem đao pháp của mình có lui bước hay không!Hùng Chính thân là tiểu đội trưởng của Thanh Lang Kỵ thì mọi người đều biết rõ.

Mà hắn cũng là người cường hóa cấp 13.

Phương diện cường hóa chủ yếu của hắn chính là lực lượng và thể lực, tuy đẳng cấp cường hóa của hắn không cao, cũng không có kỹ năng cường lực, bởi vậy sức chiến đấu so ra kém mặt thẹo, Ngụy Ký là người cường hóa mạnh mẽ, nhưng mà chém giết đám heo biến dị này thì rất thành thạo.Tuy Hùng Chính xuất thân Thanh Lang Kỵ là ăn cướp.

Mà trên người của hắn có cũng có dã tính nhưng hắn lại là người thập phần giảng nghĩa khí, nhiệt huyết.

Lúc trước sở dĩ hắn dễ dàng đầu hàng Nhạc Trọng, trừ uy hiếp tử vong ra thì còn có một chuyện chính là hắn không tán thành cách làm của Liệt Thiên Dương.Nhạc Trọng nhanh chóng đưa ra mệnh lệnh.- Đội đầu tiên, lui lại!

Thiết cốt, Trác Nhã Đồng lui lại.Chiến sĩ đội một lui lại, sau đó được phó đại đội trưởng dẫn dắt lui ra sau.

Bạch cốt cùng Trác Nhã Đồng hai người nhanh chóng trở lại bên người Nhạc Trọng và kết trận, không ngừng đánh chết những con heo biến dị.Đội đầu tiên, thứ hai vừa rút lui thì không còn ai dùng công kích từ xa với bầy heo.

Rất nhiều con heo biến dị từ cửa thứ năm và thứ sáu lao vào.Những con heo biến dị vừa vào trong hàng rào thì chợt từ bốn phương tám hướng xông qua phía của Nhạc Trọng bên này.

Áp lực tiểu đoàn thể của Nhạc Trọng thoáng cái tăng lên gấp mười lần.

Nếu không phải lực lượng nòng cốt là Nhạc Trọng, bạch cốt, Trác Nhã Đồng dũng mãnh gan dạ vô song, chỉ sợ đoàn thể này đã không xong rồi.Cho dù như thế Nhạc Trọng, bạch cốt, Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân, Hùng Chính năm người liên tục ứng phó đám heo biến dị xông tới thì cố hết sức.Bị máu heo vẫy ra.

Đồng Hiểu Vân thập phần sợ hãi mình không biết phải chết vào lúc nào.

Nhưng mà khát vọng với lực lượng và không có đường lui bước, nàng điên cuồng nghiền ép tiềm lực của mình, không ngừng huy động Phảng Chế Đường đao trong tay, không ngừng chém giết đám heo biến dị.

Tuy lực lượng của nàng không được, nhưng mà nàng cũng giết được hai con heo biên dị, linh quang khổng lồ thoáng cái giúp nàng tăng lên cấp 7.Nhạc Trọng mang theo mọi người vừa đánh vừa lui, sau khi lui tới đài cao thì áp lực nhỏ hơn nhiều.Vừa lên đài cao thì trừ con đường chủ yếu ra, các nơi còn lại bị vật nặng che chắn, thi thể heo biến dị ngăn cản.

Uy thê binh lực của đám heo biến dị không phát huy được, bọn người Nhạc Trọng mỗi lần chỉ đối mặt năm sáu con heo biến dị, số lượng này không đủ cho bọn họ giết.Nhưng mà ở trên đài cao bọn họ tiêu hao to lớn, Đồng Hiểu Vân, Hùng Chính đã thở hồng hộc, cả người đầy mồ hôi.

Trong đó Đồng Hiểu Vân cầm chặt Phảng Chế Đường Đao cũng đã cực hạn, cơ hồ không có sức chiến đấu gì.Heo biến dị chết trong tay của Nhạc Trọng cũng vượt qua một trăm năm mươi con, thể lực của hắn tiêu hao 28 điểm, còn lại 50 điểm.

Hắn vẫn bảo trì sức chiến đấu cường đại.

Trác Nhã Đồng cũng cường hóa không ít thể lực, cộng thêm lực lượng của nàng thật cao cho nên thể lực của nàng đã tiêu hao hơn phân nửa.

Nhưng mà nàng vẫn bảo trì sức chiến đấu không kém.Dùng Nhạc Trọng, bạch cốt, Trác Nhã Đồng ba người làm hạch tâm, down,load PR,C- mớ i n.h.ấ-t, ,tại .kktr uyen.com năm người vừa đánh vừa lui lại, lui tới cao ốc bách hóa.Mặc dù có vật nặng cản đường, những con heo biến dị vẫn từ bốn phương tám hướng lao vào trong, những vật nặng chỉ làm cản trở bước chân của chúng mà thôi, đại bộ phận heo biến dị xông vào trong hàng rào thì lập tức khuếch tán ra bốn phương tám hướng.Bọn người Nhạc Trọng đào hố to tiêu diệt hơn ngàn con heo biến dị, ở trước cửa trại thì tiêu diệt được một ngàn con heo biến dị, nhưng mà số lượng của đám heo biến dị nhiều tới một vạn một ngàn con, mặc dù chết hơn hai ngàn con thì số lượng vẫn cao hơn tám ngàn con.

Hơn tám nghìn con heo biến dị xung phong trên đất bằng là có thể đem bộ đội thiếu huấn luyện và đạn dược của Nhạc Trọng tiêu diệt không còn.năm người Nhạc Trọng lui tới cửa bách hóa thì đàn heo cũng đuổi tới.Đúng lúc này những chiến sĩ đầu tiên cũng nổ súng, từng viên bắn vào trong đàn heo.

Tia máu bay lên tung tóe.

Cho dù không trải qua huấn luyện bắn súng bao nhiêu nhưng mà ở khoảng cách gần và ở trong nơi an toàn thì bọn họ cũng tiêu diệt được nhiều heo biến dị.

Nhưng mà nhiều người bắn không trúng chỗ hiểm, một kích giải quyết bầy heo.Sau khi đội chiến sĩ đầu tiên gia nhập chiến đấu.

Đám heo biến dị xông lên tổ chức thành xu thế cùng công kích.

Chiến sĩ cường hóa cầm theo Phảng Chế Đường Đao gia nhập chiến đấu, tiếp nhận vị trí của Đồng Hiểu Vân, Hùng Chính hai người.- Đây là ba quái vật!Hùng Chính lui ra phía sau, nhìn qua Nhạc Trọng, Trác Nhã Đồng, bạch cốt không ngừng chém giết đám heo biến dị thì trong lòng thầm nghĩ như vậy.

Tuy chiến đâu vừa rồi làm cho hắn tăng lên cấp 15, nhưng mà hắn lại tiêu hao tất cả thể lực.

Mà Nhạc Trọng, Trác Nhã Đồng, bạch cốt ba người áp lực lớn nhất, giết heo biến dị cũng nhiều nhấ, nhưng mà bọn họ vẫn đứng nguyên tại chỗ không có ý lui bước.Chiến sĩ cường hóa đội thứ nhất xông vào trong chiên đấu, thế xông lên của đám heo biến dị bị ngăn cản, áp lực của Nhạc Trọng, bạch cốt, Trác Nhã Đồngbỗng nhiên giảm bớt rất nhiều.Nhạc Trọng chỉ để cho bạch cốt ở tuyến đầu ngăn cản đàn heo, hắn và Trác Nhã Đồng thì lui ra sau.Nhạc Trọng vừa lui thì chiến sĩ đội thứ nhất xông vào thế chỗ, lại cứu ra những chiến sĩ lâm vào hiểm cảnh.

Những người có kinh nghiệm chiến đấu như đội thứ nhất là tài sản quý giá, chỉ cần bọn họ không chết thì tương lai sẽ có dũng khí và sức mạnh thật cao.Lại qua hai mươi phút, đám heo biến dị bị ngăn cản ở cửa bách hóa không thể tiến thêm.Nhưng mà đám heo cũng từ các nơi hẻo lánh chui vào trong, chúng điên cuồng công kích qua.Nhạc Trọng nhìn thấy đám heo biến dị từ các nơi hẻo lánh xông lên, sắc mặt đại biến nhìn qua Hùng Chính kêu lớn:- Hùng Chính, anh tới chỉ huy!

Tất cả mọi người do anh điều động! cho dù như thế nào cũng phải bảo trụ năm phút đồng hồ!

Chương 256: Cửa trại bị phá, lửa mạnh hừng hực đốt trấn. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comHùng Chính cũng không có hỏi quá nhiều, lớn tiếng đáp.- Vâng!

Nhạc lão đại! !Nhạc Trọng lập tức phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, đi tới bên người của Trác Nhã Đồng và trầm giọng nói:- Năm phút đồng hồ! !

Giúp tôi ngăn cản năm phút đồng hồ, toàn bộ nhờ cô!Lúc này ở bên Nhạc Trọng cũng chỉ còn lại Trác Nhã Đồng là cao thủ trụ cột vững vàng, nếu như không có người tiến hóa mạnh như Trác Nhã Đồng đứng ở mũi nhọn, một doanh mà Nhạc Trọng vừa xây dựng đã bị đám heo biến dị giết chết và tổn thương thảm rọng, thậm chí trực tiếp sụp đổ.Trác Nhã Đồng cầm lấy Đường đao, đứng lên, nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói:- Anh yên tâm!

Tôi ở chỗ này chờ anh về!Lúc này thân thể Trác Nhã Đồng đầy máu heo tanh tưởi, nhưng mà nàng ở trong mắt của Nhạc Trọng lại đẹp kinh người.- Chờ tôi trở về!Nhạc Trọng cúi đầu hôn lên gương mặt xinh đẹp của Trác Nhã Đồng một cái, hắn như tia chớp lao vào trong đàn heo.Nhạc Trọng xuyên qua ngoài trần, không ngừng từ trong trữ vật giới chỉ lấy bình xăng ra, sau đó nhen nhóm lửa ném vào từ các nơi hẻo lánh.Nhạc Trọng không ngừng ném bình xăng vào các đồ vật dễ cháy, hơn phân nửa hàng rào không bao lâu lâm vào hỏa hoạn.Lúc này những con heo biến dị nhảy vào trong bị lửa đốt trúng người, vô số âm thanh heo biến n,guồ-n : k k tr uyen .co-m dị kêu lớn ở khắp nơi, không ngừng bỏ chạy tán loạn, sau đó bị lửa thôn phệ hoàn toàn.Heo biến dị chạy loạn trong trấn, chúng điên cuồng bỏ chạy ra ngoài trấn, có con tiếp tục công kích điên cuồng về phía của Trác Nhã Đồng bên này, hỏa diễm như biển không ngừng thiêu đốt đàn heo.Nhạc Trọng đốt hết vật dễ cháy xong thì không có đi tìm kiếm heo vương biến dị, hắn nhanh chóng đi tới hướng của Trác Nhã Đồng bên này.Của trấn hỏa hoạn ngập trời, đại bộ phận heo biến dị bị chết cháy, hoặc là tháo chạy khắp bốn phía của trấn, hơn hai trăm con heo biến dị hoảng loạn xông thẳng vào phía Trác Nhã Đồng.Sáu cây súng máy hạng nặng không ngừng khạc lửa, đem rất nhiều heo biến dị xé thành phấn vụn, nhưng mà vẫn có không ít heo biến dị vượt qua Trác Nhã Đồng cùng súng máy hạng nặng, chúng chạy thẳng vào đám chiến sĩ đội thứ nhất.Trác Nhã Đồng một đao chém giết một con heo thì đám heo biến dị xông qua bị đám chiến sĩ đội thứ nhất chém giết.

Vì chia sẻ áp lực cho Trác Nhã Đồng thì rất nhiều người cầm đao dưa hấu, Đại Khảm Đao, trường mâu tự chế, gậy sắt các loại không ngừng chém giết đàn heo.Trác Nhã Đồng chiến đấu tại tuyến đầu và tử chiến không lùi, ủng hộ sĩ khí thật lớn cho bọn họ.

Bọn họ không muốn bị người khác noi là mình còn kém hơn phụ nữ, lúc này cũng có dũng khí sôi trào.

Nhưng mà bởi vì sử dụng vũ khí kém cho nên phải trả cái giá lớn, không ít người không có chém giết được heo biến dị thì ngược lại bị đám heo biến dị đụng té trên mặt đất, cắn đứt yết hầu.

Nhưng mà con heo biến dị như vậy nhanh chóng bị mọi người phanh thây.Trên thực tế so vơi đôi mặt tang thi thì đám chiến sĩ này đối mặt với heo biến dị có dũng khí hơn nhiều, bởi vì một khi bị tang thi trảo tổn thương thì sẽ biến thành tang thi, nhưng mà heo biến dị làm bị thương sẽ sống sót.Trong lúc chiến đấu thì sáu cây súng máy hạng nặng cũng đã tịt ngòi rồi, ngay cả những cây súng trường đang bắn ở gần đó cũng tịt ngòi.

Trong Thanh Phong Trại đạn dược vốn khẩn trương, căn bản không đủ chèo chống đại chiến một trận, đánh đến bây giờ cũng không còn đạn dược.Mất đi hỏa lực áp chế, số heo biến dị còn sót lại không ngừng phát động công kích vào Trác Nhã Đồng bên này thật hung mãnh.

Làm cho cả đội ngũ như lâm vào sụp đổ.Trác Nhã Đồng vung đao liên tục chém giết hai đầu heo biến dị, nàng bởi vì mỏi mệt cho nên nhất thời không cẩn thận bị một đầu heo biến dị đụng bay, bay đi năm sáu mét và phun ra một ngụm máu tươi.Hai con heo biến dị hung mãnh lao thẳng về phía trươc, mở cái miệng lơn đầy máu cắn vào yết hầu của Trác Nhã Đồng.- Mình phải chết sao?Trác Nhã Đồng nhìn qua hai con heo biến dị xông thẳng về phía mình, trong mắt hiện ra đắng chát.

Nếu hai con heo này lúc nàng toàn thịnh thì có thể dễ dàng chém giết, nhưng mà bây giờ thể lực hao tổn hết và lại bị thương, đạn dược áp chế không còn.Trong mắt Trác Nhã Đồng hiện ra một tia tiếc nuối.- Đáng tiếc, trước khi chết không cach nào gặp anh ấy và Thải Vi.Hai con heo biến dị xông tới, mở hàm răng thép sắc bén ra, hướng vào yết hầu của Trác Nhã Đồng mà cắn một cái thì Trác Nhã Đồng thậm chí có thể nghe được hương vị tanh hôi trong miệng của con heo biến dị.Mắt thấy Trác Nhã Đồng sắp hương tiêu ngọc vẫn, hai cái gai xương bắn ra ngoài, trực tiếp xuyên thủng đầu của hai con heo biến dị, làm chúng dính trên mặt đất.- Nhạc lão đại!- Doanh trưởng! !

Doanh trưởng trở về!"..."

Vốn bởi vì Trác Nhã Đồng bị đánh bay thì mọi người liền sụp đổ, nhưng vào lúc này thì Nhạc Trọng xuất hiện thì bộc phát âm thanh hoan hoan kinh thiên động địa, sĩ khí của bọn họ gia tăng thật lớn.Nhạc Trọng ở giữa không trung, rống lớn nói.- Chủ lực heo biến dị đã trốn!

Những con heo biến dị này là cuối cùng, chỉ cần chúng ta giết chúng thì trận chiến này chúng ta sẽ thắng lợi.Nghe được tin tức tốt như vậy thì các chiến sĩ khác hưng phấn hét lên.

Bọn họ bộc phát ra dũng khí khó có được, điên cuồng cùng xông lên chém giết đám heo biến dị này.- Thật có lỗi, tôi đến chậm!Nhạc Trọng giải trừ Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, lại cho bạch cốt xông ra đại khai sát giới, bản thân của hắn sau khi chém giết vài con heo biến dị thì đi tới trước mặt của Trác Nhã Đồng, ôm thân thể đầy máu tươi của nàng vào ngực, hơn nữa còn đem bột cỏ cứu mạng cho vào miệng của Trác Nhã Đồng.Trác Nhã Đồng thoải mái nằm trong ngực của Nhạc Trọng.

Ôn nhu nhìn qua hắn và cười nói:- Muốn nói xin lỗi thì phải là tôi.

Thật có lỗi, không thể kiên trì tới lúc anh quay về!Trác Nhã Đồng lúc này trên gương mặt tuyệt sắc nhiễm một tầng máu đen, nhưng mà trong mắt của Nhạc Trọng thì nàng vô cùng xinh đẹp và thánh khiết.Nhạc Trọng có chút không chịu được nên ôm lấy Trác Nhã Đồng đặt lên cán cứu thương.- Cô nên nghỉ ngơi ở nơi này thật tốt!

Tôi đi giải quyết chúng!Chiến đấu lúc này còn chưa kết thúc, với tư cách chiến lực mạnh nhất nên Nhạc Trọng phải quay về chiến trường.Trác Nhã Đồng mặc dù có chút không bỏ, nhưng vẫn như cũ dùng nụ cười ôn nhu tiễn Nhạc Trọng.- Ân!

Anh cẩn thận!Nhạc Trọng nhìn Trác Nhã Đồng và dứt khoát xông vào đám heo biến dị.Đám heo biến dị còn sống sót tổng cộng còn trên trăm con, Nhạc Trọng cùng bạch cốt là hai cao thủ gia nhập chiến đoàn, liền đem những con heo biến dị tiêu diệt.

Thời điểm đàn heo biến dị chỉ còn lại ba mươi con thì những con heo biến dị lập tức bỏ chạy thục mạng.

Lại bị Nhạc Trọng dẫn người đuổi theo tiêu diệt toàn bộ bọn chúng.Trong khu biệt thự, hơn ngàn người sống sót tập trung ở nơi này, khắp nơi đều chật ních người, đồng thời các loại vật phẩm nặng nề chồng chất lên nhau ngăn cản đám heo biến dị.

Chương 257: Đại thắngChỉnh sửa : kktruyen.comLòng người bàng hoàng nhìn qua phương xa, cũng đợi kêt quả chiến đấu chấm dứt.

Bọn họ đã chuẩn bị tất cả, nếu như là bại thì bọn họ cũng chỉ có thể cầm côn sắt, bàn ghế gỗ thô sơ chiến đấu với đám heo biến dị mà thôi.

Không có người nào cho rằng những vũ khí thô sơ này có thể chiến thắng đàn heo biến dị.

Bởi vì toàn bộ những người mạnh mẽ đã đứng ở phía rước.

Còn lại ở đây chỉ là những người yếu kém mà thôi.- Thắng lợi! !

Chúng ta thắng lợi! ! !

Bầy heo biến dị đã bị tiêu diệt, chúng ta thắng rồi!Một tên chiến sĩ toàn thân là máu xông vào trong.- Thắng lợi! !- Chúng ta thắng lợi! ! !Nghe được chiến sĩ báo tin vui, trong khu biệt thự tất cả người sống sót đều xông ra bên ngoài.

Không ít người sống sót đều vui đến phát khóc, ôm nhau.

Bọn họ rốt cuộ cũng vượt qua cửa ải khó khăn này và sống sót.

Mỗi một người đều lâm vào vui sướng vô hạn.Tên chiến sĩ kia nói:- Doanh trưởng nói! !

Buổi tối hôm nay thêm đồ ăn, mỗi một người đều có thể ăn thịt heo, ăn no bụng.- Nhạc Trọng vạn tuế! !

Nhạc Trọng vạn tuế! ! !- Quá tốt! !

Nhạc doanh trưởng vạn tuế! !Nghe được tin tức như thế thì đám người sống sót vui mừng như điên, bọn họ thật lâu rồi chưa có ăn qua thịt.

Nhạc Trọng đưa ra quyết định này thì làm cho bọn họ vào thời khắc nào cảm thấy Nhạc Trọng quá vĩ đại.- Lúc này chúng ta chiến đấu thì bảy thành phòng ốc trong Thanh Phong Trại đã bị thiêu hủy, 58 người tử vong, hai mươi ba người bị trọng thương không chữa được, bọn họ cho dù được thần dược của ngài cứu chữa cũng bị tàn tật và không cách nào chiên đấu.

Bốn mươi ba người bị thương nhẹ, có thể trị hết.

Đạn súng máy của chúng ta đã hết sạch.

Đạn súng trường chỉ còn một trăm viên.

Đạn súng ngắn chừng bốn mươi viên.

Xăng chỉ còn không tới một tấn, dầu ma-dút nhiều hơn cũng chỉ hơn một tấn...Thời điểm người sống sót còn đang vui mừng vì mình vẫn còn sống thì Trần Minh đại quản gì nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo tổn thất trong chiến đấu.Sau một trận chiến với đám heo biến dị này, Nhạc Trọng dẫn đầu người sống sót của Thanh Phong Trại đánh bại bầy heo biến t,r.uy ện đ-ượ-c c,o py t-ạ-i kk truy en .,c om dị.

Nhưng mà bản thân cũng tổn thất thảm trọng.

Đạn thuốc cơ hồ đã hao hết, chết và tổn thương vượt qua trăm người.

Đại bộ phận chết trận đều là chiến sĩ đội thứ nhất, thứ hai, đôi với Nhạc Trọng mà nói là một đả kích không nhỏ.

Duy nhất đáng an ủi là trải qua cuộc chiến thảm thiết ngày hôm nay, đại bộ phận người sống đều trở thành người cường hóa, hơn nữa đã nhìn thấy máu, không còn là đám ô hợp dễ dàng sụp đổ.

Bọn họ đã bắt đầu có tự tin và dũng khí chiến đấu.Trừ chuyện đó ra Nhạc Trọng còn đạt được nhiều thịt heo biến dị và vũ khí và kỹ năng của hệ thống thần ma.

Da của heo biến dị hắn định may thành áo da heo, thịt có thể ăn, xương cốt có thể nấu canh bồi bổ thân thể những người sống sót.

Những sách kỹ năng này hắn định cho chiến sĩ đội thứ nhất sử dụng.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Còn hai mươi ba chiến sĩ tàn thật thì dựa theo người thời hạn nghĩa vụ quân sự mà tiến hành cung cấp, tuyệt không thể thiếu.

Nếu như có vợ con thì phải an bài cho bọn họ, biết không?Nhạc Trọng cũng không bao giờ keo kiệt cho thuộc hạ chiến đấu cho mình.Trần Minh ứng một tiếng nói:- Vâng!

Chủ nhân!Nhạc Trọng trầm tư một hồi, nhìn qua Hùng Chính hỏi:- Hùng Chính!

Anh biết gần đây ở đâu có quân doanh không?Hiện tại người của Nhạc Trọng thiếu nhất không phải là lương thực và súng ống, chính là đạn thuốc.

Súng ống không có đạn dược mà đối phó tang thi còn dễ nói.

Nếu như không có súng mà giao tranh với nhân loại thì cho dù bọn họ thắng cũng tổn thất thảm trọng.Hùng Chính gọn gàng nói rõ:- Nhạc lão đại, tôi biết một vị trí có quân doanh, nhưng mà nơi đó bị Mãnh Hổ Hội chiếm rồi!Nhạc Trọng chau mày, ngón trỏ gõ lên mặt bàn, hắn đã sinh ra ý định khác.

Không có súng ống đạn thuốc thì dù nhân khẩutrấn nhiều hơn hai ngàn người thì kẻ khác ai cũng muốn đi lên cắn một cái.Nếu Liệt Thiên Dương muốn báo thù, chỉ cần nói rõ tình huống bên này cho thế lực khác thì những thế lực đó tuyệt đối sẽ xuất binh chiếm lấy thế lực của Nhạc Trọng.Nhưng mà di chuyển hai ngàn người không phải là chuyện dễ dàng, cần phải làm đủ các loại chuẩn bị.

Đầu tiên phải xác định vị trí di chuyển.

Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào địa đồ, nhìn sang thôn trang tìm kiếm nơi phù hợp.Một gã chiến sĩ đi tới nói:- Báo cáo!

Doanh trưởng, có một tên sống sót muốn gặp mặt ngài.

Hắn tự xưng là một phóng viên trước tận thế, có chuyện trọng yếu cần báo cáo với ngài.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào địa đồ và không ngẩng đầu lên, thản nhiên nói:- Dẫn vào đây.Tên chiến sĩ mang theo một tên nam tử trẻ tuổi làn da ngâm đen, vẻ mặt hơi tái, dáng người hơi gầy, tuổi chừng ba mươi.Nhạc Trọng nhìn qua nam tử trẻ tuổi và vô cùng ngắn gọn hỏi:- Có chuyện gì!

Nói!Tên nam tử trẻ tuổi nhìn qua Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Nhạc doanh trưởng, tôi là Hứa Phong!

Ở trước khi thế giới biến dị là một phóng viên.

Tôi vào một năm trước có tiến vào một trại lính phỏng vấn.

Mà vị trí của quân doanh đó tôi nhớ rõ, ngài muốn biết vị trí quân doanh đó hay không?Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hứa Phong, ánh mắt ngưng tụ nói:- Anh cần cái gì?Trong mắt Hứa Phong hiện ra thần sắc nóng rực, nói:- Tôi hy vọng có thể đạt được một bản sách kỹ năng cấp hai, hơn nữa trở thành chiến sĩ đội thứ nhất!Trong tận thế, tỉ lệ tử vong cao nhất chính là chiến sĩ chiến đấu.

Đồng dạng đãi ngộ tốt nhất cũng là chiến sĩ chiến đấu.

Một trận chiến hôm nay thắng lợi làm cho Hứa Phong cũng muốn trở thành một người cường hóa, hơn nữa gia nhập vào trong hệ thống của Nhạc Trọng.Lúc trước Liệt Thiên Dương thống trị Thanh Phong Trại thì Hứa Phong cũng từng nghĩ tới cầm tình báo này đổi lấy đãi ngộ.

Nhưng mà Liệt Thiên Dương quá mức tàn bạo, Hứa Phong lo lắng mình cầm tình báo này đi gặp Liệt Thiên Dương thì không khác gì tự quăng vào miệng hổ, Liệt Thiên Dương mới không có được tình báo này.Nhạc Trọng trầm giọng nói- Tôi đáp ứng anh, nhưng mà vị trí quân doanh phải gần nơi này, hơn nữa không có người đi qua.

Anh phải chỉ vị trí quân doanh đó ở nơi nào.Một bản sách kỹ năng cấp hai đổi một quân doanh, tuyệt đối có thể đổi được.Hứa Phong đi đến trước người Nhạc Trọng và nhìn qua địa đồ và chỉ xuống.- Ngay ở chỗ này!- Hùng Chính, quân doanh này có ai đi qua chưa?Nhạc Trọng nhìn qua Hùng Chính hỏi.

Ở khu vực này Hùng Chính quen thuộc nhất.Hùng Chính nhìn kỹ một hồi, lắc lắc đầu nói:- Không có!

Không có nghe nói qua có quân doanh nào ở nơi này!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hứa Phong trực tiếp hỏi:- Anh đã từng đi qua quân doanh kia.

Có lẽ tinh tường biên chế trong quân doanh đó, nói đi!Hứa Phong khẽ cười nói:- Nơi đó là nơi đóng quân của lữ đoàn bộ binh cơ giới xxx.

Đó là nơi đóng quân của ba ngàn người.

Có xe tăng, phi cơ vũ trang, pháo tự hành đủ trang bị cho một lữ.

Chương 258: Đố kỵ và dũng khí.Chỉnh sửa : kktruyen.comHùng Chính nghe được như vậy thì mắt sáng lên, hưng phấn nói ra:- Lữ đoàn bộ binh cơ giới! ! !

Phát! !

Lúc này chúng ta phát tài rồi!Nhạc Trọng cũng vô cùng hưng phấn, có được trang bị cơ giới thì sức chiến đấu trong đội ngũ của hắn tăng lên vài lần.Nhạc Trọng cưỡng chế hưng phấn trong lòng, vẻ mặt của hắn vẫn bảo trì bình tĩnh ra lệnh cho Trần Minh.- Trần Minh, đi chuẩn bị một chút, tập trung toàn bộ xe còn hoạt động và nhiên liệu.

Ngày mai tôi sẽ đi lấy một binh doanh.Cho dù tin tức này có chính xác hay không, Nhạc Trọng vẫn có ý định đánh cược một lần, tập trung tất cả lực lượng mở binh doanh này.Trần Minh gật đầu đáp:- Vâng!Nhạc Trọng đưa ra quyết định thì mọi người tán đi.

Bản thân của hắn đi ra phòng hợp, đi về hướng biệt thự.Bởi vì đại bộ phận kiến trúc trong trấn nhỏ bị thiêu hủy, chỉ có biệt thự và một phần nhỏ kiến trúc không bị ảnh hưởng, bởi vậy trong biệt thự còn có rất nhiều người sống sót.

Lúc này từng nhà đang nấu thịt heo, trong không khí tràn ngập hương của thịt, trên mặt mỗi người vô cùng vui sướng.Trên đường đi những người sống sót nhìn thấy Nhạc Trọng, đại bộ phận đều nhiệt tình thi lễ.

Nam nhân trước mặt này đã cứu mạng của bọn họ.

Còn cho bọn họ thịt heo để ăn, vào thời khắc này bọn họ thật sự cảm ơn Nhạc Trọng.

Hơn nữa Nhạc Trọng chủ trì Thanh Phong Trại đến nay sinh hoạt của bọn họ đã tốt hơn nhiều, so với khi bọn người Liệt Thiên Dương thống trị thì bọn họ ưa thích Nhạc Trọng hơn nhiều.Nhạc Trọng đi vào gian phòng của Trác Nhã Đồng, đã nhìn thấy một đại mỹ nhân đang nằm ở trên giường, ưu nhã xem một quyển tiểu thuyết.

Một tiểu loli đáng yêu đang ngủ bên người.Tố chất thân thể của Trác Nhã Đồng hết sức ưu tú, bởi vì lúc trước chiến đấu tới mức thoát lực, lúc sau mới bị con heo va chạm, cơ hồ không ăn cỏ cứu mạng thì buổi trưa nàng đã tốt lên rồi.

Bây giờ nàng đã khôi phục nhưng mà thân thể hơi mệt mỏi rã rời.Nhạc Trọng nhìn thấy Trác Nhã Đồng điềm đạm trang nhã, còn nghĩ tới dáng người đẹp tuyệt luân của nàng khi chiến đấu với đàn heo biến dị hôm nay, trong nội tâm nhu tình khẽ động, nhảy lên trên giường, thoáng cái ôm lây đại mỹ nữ Trác Nhã Đồng vào trong ngực của mình, ngửi được hương thơm như nhã lan trên người của nàng, chậm rãi nói lời nhiệt tình.- Hôm nay thật vất vả cho em rồi.

Nhưng mà tiếp theo thì gặp được tình huống như thế anh hy vọng em trước khi thoát lực nên lui lại, anh không hy vọng mất đi em!Nếu hôm nay không có Trác Nhã Đồng tử chiến không lùi.

Nhạc Trọng thủ ở cửa bách hóa đã sớm bị bầy heo biến dị vượt qua rồi.

Nếu như vậy thì nhân số tử vong dùng mấy trăm mà tính toán.

Trác Nhã Đồng có thể nói là công thần đệ nhất trừ Nhạc Trọng ra.

Nhưng mà mỗi người đều có tâm tư, từ sâu trong lòng của Nhạc Trọng thì an nguy của Trác Nhã Đồng còn vượt xa những người bình thường khác.

Bộ đội chết hắn còn có thể chiêu mộ lại, người sống sót chết hắn sẽ tìm thêm, cho dù chết ba trăm người sống sót cũng không đáng giá bằng Trác Nhã Đồng, nếu nàng chết đả kích với Nhạc Trọng lớn lắm.- Ân!Trác Nhã Đồng nghe được Nhạc Trọng nói lời thật tình thì khóe môi cong lên, nàng lộ ra nụ cười vô cùng vũ mị.

Có Nhạc Trọng nói câu này thì chuyện ngày hôm nay nàng làm đều đáng giá.

Nhạc Trọng là thật tâm yêu thương nàng, mà không còn là người bình thường được hắn cứu vào lúc trước.Nhìn thấy dáng người xinh đẹp động lòng người của Trác Nhã Đồng, Nhạc Trọng không nhịn được hôn lên môi của nàng.

Trác Nhã Đồng cũng động tình hôn trả Nhạc Trọng.

Sau đó đem cái lưỡi mềm của mình quấn lấy lưỡi của Nhạc Trọng.Trong lúc nóng bỏng như thế này, Nhạc Trọng càng ngày càng động tình, không tự giác cởi bỏ áo ngủ của Trác Nhã Đồng, đem bàn tay tiến vào trong quần áo, bắt lấy bộ ngực trắng đàn hồi của nàng.Trác Nhã Đồng cả kinh, khuôn mặt nhiễm một tầng đỏ ửng, nàng cắn răng chống cự Nhạc Trọng xâm nhập.

Nhìn qua Nhạc Trọng điềm đạm đáng yêu cầu khẩn:- Không thể ở chỗ này! !

Thải Vi đang ở bên cạnh đấy.Trác Nhã Đồng vừa nhắc tới Vân Thải Vi, Nhạc Trọng cũng tỉnh táo lại, hắn chỉ có thể tiếc nuối dừng hành động xâm nhập vào ngườiTrác Nhã Đồng.Nhạc Trọng vừa đừng hành động với Trác Nhã Đồng thì thân thể nhỏ nhắn của Vân Thải Vi bên cạnh run lên, nàng mở to mắt ngồi dậy, nhìn qua Nhạc Trọng cùng Trác Nhã Đồng quần áo không chỉnh tề, dùng âm thanh ngây thơ nói:- Mụ mụ!

Đang làm cái gì với đại ca ca vậy?Trên mặt Trác Nhã Đồng hiện ra một tầng ửng đỏ, không biết trả lời thế nào vấn đề tế nhị này.

Nàng không khỏi có chút oán hận trừng mắt nhìn qua đầu sỏ Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mặt không đổi sắc, vỗ đầu của Vân Thải Vi, nhìn qua nàng mỉm cười nói:- Đi mặc quần áo rồi ăn cơm!

Buổi tối hôm nay có thịt nướng em thích nhất đấy!Vân Thải Vi nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, hai con mắt mở to chớp chớp.- Thịt nướng?

Là thịt nướng ngày hôm qua em vẫn ăn sao?Đó là thịt của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, là món thịt mà Vân Thải Vi ăn ngon nhất, nàng vẫn nhớ mãi món thịt nướng này không quên.Nhạc Trọng nhìn qua Vân Thải Vi khẽ mĩm cười nói:- Đúng, là nó đấy!- Vạn tuế! !

Đại ca ca tốt nhất!

Đây là ban thưởng cho ca ca!Vân Thải Vi nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng sau đó cúi đầu hôn lên mặt của Nhạc Trọng một cái.Trác Nhã Đồng nhìn xem- tại, -k ktr u-ye n.co-m qua Vân Thải Vi và trong mắt hiện ra nét yêu thương, ôn nhu nói:- Thải Vi không nên quấn quít lấy đại ca ca!

Nhanh thay quần áo không kẻo trễ, không có thịt nướng ăn đâu!Vân Thải Vi giống như con nai con nhảy ra khỏi người của Nhạc Trọng và sau đó nhìn qua Trác Nhã Đồng cười ngọt ngào.- Ân!

Biết rõ, mụ mụ!Nhạc Trọng đi ra ngoài cho mang theo Trác Nhã Đồng, Vân Thải Vi đã thay quần áo.Cố Mạn Tư, Đồng Hiểu Vân hai nữ đang chờ ở phòng ăn.Cố Mạn Tư lúc này nhìn qua Trác Nhã Đồng đã khác trước, nàng trông thấy Trác Nhã Đồng dễ dàng chém giết heo biến dị, trong nội tâm lại lại ghen ghét và hâm mộ.

Nàng cũng muốn trở thành một nữ hiệp cường hoành đại sát tứ phương như Trác Nhã Đồng hôm nay.Ở trên bàn cơm bày ra các món ngon.

Óc heo xào, tim heo xào, xương sườn chưng, đuôi heo hầm cách thủy, heo nướng đủ loại món ăn.

Trong đó ngon nhất vẫn là thịt Hắc Lân Hung Trư cấp hai nướng,.

Heo biến dị bình thường tẩm bổ thân thể còn kém xa thịt Hắc Lân Hung Trư nướng.Sau khi ăn bữa tối, Nhạc Trọng đem hai quyển sách kỹ năng cấp hai ném cho Đồng Hiểu Vân nói:- Đây là ban thưởng cho cô, ngày sau cố gắng hơn!Hai quyển sách kỹ năng cấp hai này theo thứ tự là sức lực lớn cuồng bạo, Ảnh Bộ.

Đây là hai kỹ năng dễ dàng tuôn ra nhất, nhưng mà với người bình thường mà nói những kỹ năng cấp hai này vô cùng trân quý.

Mỗi một bản đều có được sức vật và sức chiến đấu cường đại.Đồng Hiểu Vân vừa tiếp xúc với hai quyển kỹ năng cấp hai, con mắt sáng ngời, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào.

Có được hai quyển sách kỹ năng này thì sức chiến đấu của nàng sẽ tăng lên thật nhiều.

Chương 259: Thụ đằng quái. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comMột cuộc chiến ngày hôm nay nàng thập phần cố gắng cũng thăng cấp lên cấp 8, chỉ cần tăng thêm hai cấp thì trở thành cường giả cấp 10.Đồng Hiểu Vân cuồng hỉ và ôm lấy hôn lên mặt Nhạc Trọng hai cái, nói:- Cảm ơn Nhạc đại ca! !Cố Mạn Tư nhìn qua Đồng Hiểu Vân đạt được hai quyển sách kỹ năng, trong mắt hiện ra một tia ghen ghét, đi tới ôm cánh tay của Nhạc Trọng và dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ vào tay của Nhạc Trọng.- Nhạc ca ca!

Em cũng muốn một bản sách kỹ năng, cho em một quyển sách kỹ năng được không?

Em cũng muốn giết địch giúp anh!Nhạc Trọng nhìn Cố Mạn Tư, trực tiếp cự tuyệt.- Không được!

Cô không có dũng khí đó.

Chờ cô chứng minh được dũng khí thì tôi mới có thể cho cô sách kỹ năng!Thời điểm heo biến dị vừa nhảy qua hàng rào, Đồng Hiểu Vân vì đạt được lực lượng mà nguy hiểm đi tới bên người của Nhạc Trọng, hơn nữa cùng Nhạc Trọng tử chiến.

Nhạc Trọng lúc này mới kính trọng với Đồng Hiểu Vân vài phần.

Đồng Hiểu Vân thiên tư có lẽ không bằng Trác Nhã Đồng, nhưng mà một nữ sinh cấp hai yếu đuối lại có dũng khí như n-gu ồ.n .:. kk t r,uyen,.co m thế làm cho người ta lau mắt mà nhìn.

Chỉ cần có dũng khí, Nhạc Trọng sẽ nguyện ý bồi dưỡng nàng.Tuy Cố Mạn Tư lớn lên xinh đẹp đấy, tuy nhiên lại sợ chết giống như người bình thường.

Điều này cũng không có gì sai.

Nhưng mà Nhạc Trọng sẽ không đem sách kỹ năng quý giá hao phí trên người của nàng.Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì thân thể mềm mại của Cố Mạn Tư có chút cứng đờ, nàng có tính tình tiểu thư, muốn ném cánh tay của Nhạc Trọng sau đó không thèm nhìn Nhạc Trọng.

Nhưng mà nàng sắp bỏ qua cánh tay của Nhạc Trọng thì nàng nhớ lại tình cảnh khủng khiếp trong đoàn xe khi chạy vô định tìm thức ăn, còn có tràng cảnh huyết tinh trong khu biệt thự ngày hôm nay, tính tình đại tiểu thư của nàng không dám phát tác.

Nhưng mà trong nội tâm tràn ngập ghen ghét và ủy khuất nhìn qua Đồng Hiểu Vân.Bởi vì ngày hôm sau phải đi mở quân doanh, Nhạc Trọng cũng không có ra tay với Trác Nhã Đồng cùng Cố Mạn Tư hai mỹ nhân, hắn thành thành thật thật ngủ một giác để dưỡng sức.- Tôi muốn đi chiến đấu với anh! !

Tôi sẽ chứng minh dũng khí của mình!Sáng sớm ngày thứ hai, Cố Mạn Tư mặc quần áo chỉnh tề đi tới trước mặt Nhạc Trọng.- Tốt!

Cầm lấy!Nhạc Trọng trực tiếp ném một thanh Phảng Chế Đường Đao cho Cố Mạn Tư,sau đó mang nàng và những người cường hóa khác lên xe.Trải qua hai ngày một đêm này, Nhạc Trọng rốt cuộc đi tới bên ngoài nơi đóng quân lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh trong miệng của Hứa Phong.Trên đường đi Nhạc Trọng không ngừng gấp thi đàn chừng mười mấy con, mấy trăm con rải rác các nơi, những tang thi này bị Nhạc Trọng, bạch cốt, Trác Nhã Đồng, Hùng Chính, Đồng Hiểu Vân và những người cường hóa khác liên thủ tiêu diệt.

Đồng Hiểu Vân sau khi chém giết một con L1 thì tân cấp trở thành người cường hóa cấp 9.- Có chút không đúng!Nhạc Trọng nhìn qua nơi đóng quân im ắng, khẽ chau mày.Diện tích nơi đóng quân của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này cực lớn, lưng tựa núi lớn, chung quanh là những cây cối lớn.

Ở gần quân doanh còn có một con sông nhỏ không biết chảy đi đâu.

Đúng là non xanh nước biết, vô cùng xinh đẹp.Nhưng mà phong cảnh đẹp mắt này trong mắt của Nhạc Trọng thì lại tràn ngập cảm giác nguy hiểm.

Bởi vì quá yên tĩnh, nơi đóng quân của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này quá yên tĩnh.Bọn người Nhạc Trọng vừa lái xe tới nơi này, âm thanh động cơ cũng đủ thu hút những tang thi ở chung quanh tới nơi này, nhưng bây giờ nơi đóng quân lại không có con tang thi này, hiển nhiên cực kỳ không hợp tình lý.Phải biết rằng trong binh doanh này trước tận thế có hơn ba ngàn người đóng lại đấy, Nhạc Trọng đã làm chuẩn bị đại chiến một hồi, cho dù phải chết một trăm người thì hắn cũng phải thu phục được lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này.

Nhưng mà bây giờ nơi đóng quân lại yên lặng tới mức làm da đầu của hắn run lên.- Sẽ không phải là binh doanh này có người đi qua rồi chứ?Một ý niệm không tốt lóe lên trong đầu của Nhạc Trọng hiện giờ.Nhưng mà Nhạc Trọng nhìn kỹ thì nhìn qua lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh này quá quỷ dị.

Trong nơi đóng quân này từng gốc cây đại thụ phóng lên trời, mỗi một cây đều cao hơn hai mươi mét, hơn nữa cây to này rất khác so với trước tận thế, có loài tương tự như dương xỉ, có lá cây giống như chuối tây, có loài là cây mây bình thường, lớn lên thiên kì bách quái, giống như đi vào trong khu vực triển lãm thực vật biến dị.- Các người ở nơi này chờ lệnh, tôi đi thăm dò trước.Nhạc Trọng lưu lại một câu, phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật.

Lập tức đi thẳng vào trong quân doanh.Mấy lần nhảy lên xuống thì Nhạc Trọng đã tiến vào phạm vi của lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, vừa vào thì hắn nhìn thấy chín chiếc trực thăng vũ trang.

Nhưng mà chung quanh chín chiếc trực thăng này có một thực vật quỷ dị.

Mọc ra vô số cây mây che trời.

Mà những cây mây này không ngừng quấn quanh chín chiếc trực thăng, vài chiếc trực thăng trong số đó bị cây mây làm biến hình.- Trực thăng vũ trang của tôi!Nhìn qua mấy chiếc trực thăng vũ trang bị cây mây ép biến hình, Nhạc Trọng tâm đau lòng như nhỏ máu.

Nếu như có chín chiếc trực thăng này thì Liệt Thiên Dương loại mặt hàng này chỉ cần một viên đạn tên lửa là bắn chết ngay lập tức.Nhạc Trọng nhìn thấy thực vật biến dị vài lần rồi, do dự một hồi cầm lấy ám ma đao đi nhanh qua chỗ mấy chiếc trực thăng vũ trang.

Nếu như không có thực vật biến dị uy hiếp.

Hắn tuyệt đối đem động cơ của mấy chiếc trực thăng vũ trang bị hủy mang đi.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếp cận gốc thực vật biến dị này, thời điểm hắn tiếp cận gốc thực vật quỷ dị này chừng năm mươi mét, hắn lập tức sinh ra cảm giác cực kỳ nguy hiểm, hắn lập tức lui lại thật nhanh.Nhữn cây mây chung quanh gốc thực vật biến dị này chuyển động, vô số xúc tu của nó lao thẳng qua chỗ của Nhạc Trọng.Ám ma đao trong tay của Nhạc Trọng không ngừng bộc phát đao ảnh trùng điệp, đem vô số cây mây chặt đứt.

Nhưng mà số lượng cây mây quá lớn, Nhạc Trọng mặc dù dốc sức liều mạng ngăn cản thì vẫn bị cây mây vượt qua phòng ngự, ngạnh sanh đâm sáu lỗ nhỏ trên cốt giáp của hắn.Nhạc Trọng một đao chặt đứt sáu cây mây nhỏ này, thân thể nhanh lùi lại, chạy ra hơn bốn mươi mét.

Lúc này mới thoát ra khỏi phạm vi công kích của cây mây.Tầm hoạt động của cây mây biến dị này chừng bảy mươi mét, Nhạc Trọng vừa trốn ra xa hơn chín mươi mét thì nó không có biện pháp làm gì Nhạc Trọng cả.- Thụ đằng quái quá lợi hại.Nhạc Trọng thoát ra khỏi tầm hoạt động của cây mây, nhìn qua gốc thực vật biến dị này, trong mắt hiện ra nét sợ hãi.

Nếu như đổi lại là người bình thường, cho dù Trác Nhã Đồng mặc phòng hộ phục cấp hai cũng sẽ bị cây mây xuyên thủng thân thể, bị cây mây bắt lấy và hút dinh dưỡng.Nhạc Trọng rốt cục hiểu vì sao quân doanh này không có tang thi nào, nếu như trong quân doanh có thực vật biến dị khủng bố như vậy, những tang thi đó không đủ cho gốc thực vật này ăn.

Chương 260: Thụ đằng quái. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua thực vật biến dị chung quanh cây mây này, buông tha xâm nhập vào lãnh địa của nó.

Mà quay người đi qua nơi khác, trong này thụ đằng quái móc xúc tu quá nhiều, Nhạc Trọng muốn giết chết thụ đằng quái là không được.

Nhưng nếu tiêu hao chừng hai ngày thì làm được, nhưng hắn không muốn lãng phí thời gian quý giá ở đây.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếp xúc với đám thực vật biến dị ở nơi này.

Cũng không phải tất cả thực vật biến dị là thực vật ăn thịt đều có tính công kích.

Thần Tuyền Trà trong tay của Nhạc Trọng cũng là thực vật biến dị, lá của nó mọc dài ra mà người ta dùng chúng làm trà sẽ có hiệu quả cường hóa tinh thần, cũng không có tính công kích nào cả.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếp xúc với một lá cây của một nhánh cây hồng sam đại thụ, nhưng mà đại thụ này không có công kích hắn.

Nó giống như cây đại thụ bình thường và có từng quả trái cây to như nắm tay.Nhạc Trọng lúc này duỗi tay ra, một đạo gai xương đâm ra, một đâm đâm rớt trái cây xuống đất.Trái cây màu đen này vừa rơi vào trong tay của Nhạc Trọng thì chợt nổ ra, trái cây bên trong chỉ có hai hạt giống nhỏ như móng tay.Những hạt giống này lại nổ tung trên tay của Nhạc Trọng, chợt nhao nhao bắn bay ra, chúng nổ tung ở gần có lực lượng tương đương đạn súng trường, còn không cách nào ảnh hưởng tới cốt giáp trên tay của Nhạc Trọng.- Có điểm giống lựu đạn!

Nói không chừng trái cây này có thể sử dụng như lựu đạn.Nhạc Trọng nhìn qua trái cây của đại thụ, tâm niệm vừa động, nhanh chóng leo lên đỉnh của đại thụ ngắt hai quả trái cây màu đen, mà Nhạc Trọng chỉ dùng sức hơi lớn thì trái cây màu đen nổ ra, một đống hạt giốn bắn ra bốn phương tám hướng.Những hạt giống này chạm vào trái cây khác và kíp nổ những quả trái cây màu đen chung quanh.

Giống như phản ứng dây chuyền, trái cây màu đen của đại thụ nhao nhao nổ tung, vô số hạt giống giống như mưa bắn qua phía của Nhạc Trọng, hoàn toàn không có góc chết.Nhạc Trọng chỉ có thể đủ cúi đầu mặc cho hạt giống chạm vào cơ thể.

Dùng cốt giáp ngưng tụ của bạch cốt thì có thể chịu được oanh kích của hạt giống.Rất nhiều hạt giống oanh kích lên cốt giáp của Nhạc Trọng và bị đẩy lùi, lại rơi xuống mặt đất.- Xem ra không được, hạt giống trái cây này không ổn định.

Không có khả năng dùng như lựu đạn!Nhạc Trọng từ trên cây biến dị này nhảy xuống.

Thập phần tiếc nuối thầm nghĩ.Nhạc Trọng bò xuống cây biến dị này, tiếp tục đi lên phía trước, khi hắn đi qua một cây đại thụ thì đột nhiên trong nội tâm có báo động.

Một đầu con rắn nước biến dị từ trong bụi cây lao ra ngoài, mở to cái miệng lớn cắn về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào con rắn nước biến dị, thân thể có chút hơi nghiêng, né qua tấn công của con rắn nươc.

Sau đó thuận thế một đao chém vào chỗ bảy tấc của nó, đem chỗ bảy tấc của con rắn chém vỡ, máu tươi bắn ra ngoài.Con rắn nước biến dị bị một đao của Nhạc Trọng chém giết, vặn vẹo vài cái sau đó té trên mặt đất, trong thi thể của nó tuôn ra sách kỹ năng.- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 38, đạt được 2 điểm cường hóa.Sau khi linh quang của con rắn nước biến dị chui vào trong người của Nhạc Trọng thì hắn đã tấn cấp.

Hắn trong chiến đấu thủ hộ Thanh Phong Trại thì chém giết hai trăm con heo biến dị mà không thăng cấp, tuy nhiên lại sắp thăng cấp rồi, sau khi chém giết con rắn biến dị này thì đột phá là bình thường.- Cường hóa hai điểm nhanh nhẹn!Nhạc Trọng lựa chọn cường hóa nhanh nhẹn.

Thiên hạ võ công duy nhanh không phá, tốc độ trong chiến đấu thập phần mấu chốt.Nhạc Trọng chém giết con rắn nước biến dị kia xong giống như chọc vào tổ ong vò vẽ, từ trong một góc có rắn nước biến dị lao ra ngoài, hướng về phía Nhạc Trọng bên này lao tới.

Những con rắn nước biến dị bò ra thì bụi cỏ lay động, nó giống như cự thú phệ người điên cuồng xông qua.Nhạc Trọng nhìn thấy hơn mười con rắn nước biến dị từ bốn phương tám hướng lao tới.

Trong mắt hiện ra nét kinh ngạc.- Nơi này là ổ rắn sao?

Tại sao có nhiều rắn nước biến dị như vậy?Tuy Nhạc Trọng kinh ngạc nhưng không có sợ, tuy rắn nước biến dị dọa người, nhưng bây giờ Nhạc Trọng có thể hoàn toàn tiêu diệt được ngay.Thân hình của Nhạc Trọng lùi lại.

Dẫn tới đám rắn nước biến dị lao theo, hắn chợt ẩn chợt hiện trong rừng cây, đột nhiên gia tốc lao thẳng vào một con rắn nước biến dị.Nhanh nhẹn của Nhạc Trọng cao tới 72 điểm, hắn bộc phát tốc độ cực kỳ khủng bố, con rắn nước biến dị chưa kịp phản ứng đã bị Nhạc Trọng một đao chém lên chỗ bảy tắc, chém máu tươi văng khắp nơi.Nhạc Trọng tiêu diệt con rắn nước kia xong, thân hình chớp liên tục, xuất hiện ở trước mặt một con rắn nước biến dị, một đao chém vào bảy tấc của nó.Nhạc Trọng liên tục chém giết hai đầu rắn nước biến dị thì mấy con rắn nước biến dị bên cạnh mới có phản ứng, chúng duỗi cái đầu rắn ra, mở cái miệng như máu và đầu lưỡi như mũi tên bắn về phía Nhạc Trọng.Thân thể Nhạc Trọng lóe lên, né qua tấn công của con rắn nước biến dị, thân hình chớp liên tục, ánh đao chớp động và chém vào chỗ bảy tấc của ba con rắn.Nhạc Trọng cường hóa nhanh nhẹn nên bây giờ được hồi báo, hắn chớp động trong rừng, giống như quỷ mỵ thỉnh thoảng chém chết một con rắn, tất cả rắn nước biến dị không ngừng chém giết nhưng không có biện pháp với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chém giết bảy đầu rắn nước biến dị xong thì đám rắn nước cũng sợ hãi, lui vào trong rừng cây.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, điên cuồng đuổi giết những con rắn nước biến dị kia.

Những con rắn nước biến dị này toàn thân là bảo, hắn không bỏ qua được.Nhạc Trọng một đường đuổi giết, lại chém giết thêm hai con rắn nước biến dị thì mấy con còn lại lập tức lao vào chỗ sâu của rừng rậm.Bốn con rắn nước nhanh chóng lao thẳng tới một cây đại thụ to mười mét, cao ngất như mây, cành lá sum xuê, đem ánh sáng chung quanh che chắn lại, dưới cây sinh trưởng vô số đóa hoa màu hồng.Ở chung quanh cái cây này có hai con rắn nước biến dị thân thể dài hơn ba mươi mét đang nuốt một đóa hoa màu hồng.Một con thì cực kỳ thô to, những con dị thú rắn nước biến dị ở trước mặt của nó chỉ giống như một con rắn đang quấn quanh cành cây, con rắn này đang ở trên trên đại thụ che trời này, hiển nhiên là một do-w n l oad. ebook m ới nh ấ t tại .kkt r uyen.co m con cự thú khủng bố quấn quanh đại thụ.Dưới tán cây có chồng chất vô số thi thể nhân loại và cự thú, giống như đi lạc vào bộ tộc ăn thịt người vậy.- Cự thú biến dị cấp 43, rắn nước tinh anh biến dị!- Biến dị thú cấp 50, rắn nước biến dị cấp hai!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy ba con cự thu kia, cảm giác con mắt chấn động, hắn nhận được tin tức đơn giản từ đám quái vật này.- Đáng chết!

Thì ra là ổ của quá vật!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy ba con rắn nước biến dị thì lập tức biến sắc.

Những con rắn nước tinh anh biến dị thì hắn có lòng tin chiến một trận, nhưng mà con rắn nước biến dị cấp hai hắn không có biện pháp.

Chương 261: Tấn cấp 40. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCự thú cấp hai quá khủng bố, Nhạc Trọng đã từng gặp con Hắc Lân Hung Trư cấp hai rồi, hắn dùng mọi thủ đoạn mà không thể làm gì được con Hắc Lân Hung Tru cấp hai lúc trước cả, hơi không cẩn thận thì hắn sẽ bị cự thú tiêu diệt.

Hắn tự nhiên không muốn trêu chọc cự thú quái vật này.

Đi trêu chọc đối thủ không cách nào chiến thắng không được gọi là anh dũng, đó gọi là ngu xuẩn.Bốn con rắn nước nhỏ tiến tới gần mấy con rắn nước tinh anh này, nó lập tức kêu ré lên.Hai con rắn nước tinh anh lập tức ngừng nuốt những đóa hoa màu hồng kia, xoay đầu lại lạnh lùng nhìn qua Nhạc Trọng.

Chúng đột nhiên vặn vẹo thân thể như là mủi tên lao thẳng về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hoảng hốt, lập tức quay người bỏ chạy ra bên ngoài.

Đồng thời đối đối mặt với hai con rắn nước tinh anh biến dị và con rắn nước biến dị cấp hai là hành vi không khôn ngoan.Hai con rắn nước tinh anh đuổi theo, tốc độ nhanh như sấm sét, tuy thân hình của chúng khổng lồ nhưng mà tốc độ cực kỳ nhanh chóng, rừng cây rậm rạp không cách nào ngăn cản được tốc độ của chúng nửa phân.

Nhạc Trọng có nhanh nhẹn cao tới 72 điểm cũng không thể bỏ qua chúng, ngược lại càng bị đám quái vật này càng đuổi càng gần.- Đáng chết!Nhạc Trọng nhìn qua hai con rắn nước biến dị này, tay phải đưa ra và gai xương bắn ra ngoài, kéo hắn phóng lên một cây đại thụ.Thân thể hai con rắn nước biến dị quấn lấy nhau, nhanh chóng bò lên trên đại thụ này, mở cái miệng máu táp về phía Nhạc Trọng.Tốc độ rắn nước tinh anh biến dị hơn xa rắn nước bình thường, Nhạc Trọng bị bất đắc dĩ nên phải phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ đột phá đại quan một trăm điểm, hắn chỉ có thể tránh né công kích của đám rắn nước biến dị này.Hai con rắn nước tinh anh biến dị công kích vào chỗ mà Nhạc Trọng đã đứng lúc nãy, ngạnh sanh cắn nát cành gỗ cứng rắn, cắn nát bấy.Nhạc Trọng biết rõ mình tuyệt đối không thể so tốc độ với súc sinh này, hắn phải trong thời gian ngắn nhất tiêu diệt con rắn nước tinh anh biến dị nếu không thì hắn sẽ chỉ có chết mà thôi.Nhạc Trọng nhảy tránh né tấn công của hai con súc sinh này, tay phải có một gai xương khác bắn ra ngoài, chèo chống hắn vọt qua đầu lâu của con rắn khác công kích.

Hắn móc gai độc ra bắn sáu phát vào mấy con rắn nước biến dị này.Xạ kích ở khoảng cách gần thì uy lực của gai độc bộc phát toàn bộ, đạn gai độc hoàn toàn có thể bắn xuyên qua đại não của chúng.Con rắn nước tinh anh biến dị không ngừng vặn vẹo, nó uốn éo động đậy thân thể rắn cực lớn, sức lực cực lớn bẽ gãy gai xương mà Nhạc Trọng bắn ra, thân thể của nó cũng rơi xuống đất, trùng trùng điệp điệp nện vào trên đất.Một con rắn tinh anh biến dị nhìn thấy thảm trạng của đồng bạn mình, miệng rắn há lớn ra nhắm thẳng vào Nhạc Trọng.Con rắn nước biến dị vừa mở cái miệng rắn của nó ra thì trong nội tâm của Nhạc Trọng sinh ra cảm giác báo động cực kỳ nguy hiểm, thân hình hắn nhanh lùi lại, không dám tới gần con rắn nước này, ngược lại nhảy lên một cây đại thụ khác.Một đoàn sương mù màu xanh ngưng mà không tán rất nhanh rơi vào cành cây mà Nhạc Trọng vừa đứng.

Thân cây dầy ba mươi cm bị sương mù ăn mòn, trong ba giây ngắn ngủi thì hư thối và đứt gãy.

Từ trên đại thụ rơi xuống.Tuy Nhạc Trọng toàn lực lùi lại cũng bị sương mù màu xanh này xoẹt qua sát người, cốt giáp bên ngoài thân thể của hắn bị sương mù chạm nhẹ.

Hòa tàn một vết thật dài.Sắc mặt của Nhạc Trọng đại biến, nếu như hắn bị sương mù màu xanh bao phủ, chỉ sợ sẽ bị hòa tan thành chất lỏng hư thối.

Trong nội tâm đối với con rắn nước này tràn ngập kiêng kỵ.

Hắn vừa rồi nếu như tới gần con rắn nước một chút thì tuyệt đối chạy không khỏi khói đọc mà con rắn phun ra ngoài.Nhạc Trọng nhanh chóng đổi viên đạn.

Cầm gai độc trong tay nhắm vào đầu của con rắn nước tinh anh biến dị bắn liên tục, dươi tài bắn vô cùng tinh chuẩn, một phát đạn gai độc đâm vào trong mắt của con rắn.

Viên đạn lập tức xuyên phá con mắt phải của con rắn, đại lượng dịch nhờn hỗn hợp với máu từ trong mắt của con rắn bắn ra ngoài.Con mắt bị bắn nát thì con rắn nước biến dị giãy dụa mạnh, vô cùng thống khổ mở to cái miệng như máu của nó nhắm qua Nhạc Trọng phun ra mọt ngụm khói màu xanh.Cảm giác nguy hiểm trong lòng của Nhạc Trọng phát huy tác dụng cực lớn, con rắn nước tinh anh vừa mở miệng thì thân hình của Nhạc Trọng cũng đã rời khỏi phạm vo công kích của con rắn, đồng thời lợi dụng gai độc bắn liên tục vào mắt trái của con d o wn l oad PR C .m.ớ i nhấ-t t ại k k t r.u,y,e-n..co-m rắn.Sáu phát đạn bắn ra, con mắt còn lại của con rắn bị bắn phá, nó chợt phát ra âm thanh tê tê tê thống khổ, không ngừng phun ra khói độc màu xanh.Dưới làn khói độc xanh bao phủ, chung quanh biến thành tịch mịch.

Cỏ dại héo rũ, cây cối hư thối, hai con chuột lúc lơ đãng bị khói đọc bao phủ lập tức hóa thành nước mủ.Nhạc Trọng xa xa trốn đi, nhìn qua đám khói xanh kia bao phủ.Sau khi con rắn nước này phun khói đọc xong thì thoáng cái đã uể oải, nó lè lưỡi run run trong không khí một hồi, chợt như là sét đánh nhào đầu về phía Nhạc Trọng.Loài rắn này dùng đầu lưỡi để cảm giác con mồi của mình, tuy con rắn nước trải qua biến dị.

Nhưng mà nó vẫn bảo lưu tập tính và phương thức, sở dĩ nó phun khói đọc đó là bởi vì hai mắt của nó đau đớn cho nên sinh ra tức giận.Lúc này kỹ năng Ảnh Bộ tiếp tục qua ba mươi giây.

Nhạc Trọng không tiếc hao phí thể lực lần nữa sử dụng kỹ năng Ảnh Bộ.

Tốc độ lập tức tăng vọt đến trên 100 điểm.Lúc này con rắn nước tinh anh biến dị mở cái miệng ra và nhanh như thiểm điện lao thẳng về phía Nhạc Trọng, thân hình của Nhạc Trọng lóe lên và bỏ qua công kích của con rắn nước biến dị.

Hắn thuận thế thoáng cái nhảy lên đầu lâu của con rắn biến dị, cầm ám ma đao trong tay toàn lực chém vào đầu lâu của con rắn nước tinh anh biến dị.Lân giáp của con rắn nước tinh anh biến dị này có một tầng dịch nhờn kỳ dị, Nhạc Trọng đâm vào một đao thì bị dịch nhờn nào làm giảm bớt lực chém, ám ma đao bị trượt ra ngoài, không cách nào phá vỡ lân giáp trên đầu của con rắn nước biến dị.Nhạc Trọng nhướng mày thầm nghĩ trong lòng:- Ám ma đao cũng không được sao?

Đáng tiếc, nếu mình học được kỹ năng cường hóa lưỡi đao là tốt rồi!Những con dị thú biến dị cấp cao này khó đối phó nhất chính là da lông của chúng, thủ đoạn bình thường không thể làm gì được chúng cả.

Cộng thêm chúng có tầng tầng thiên phú và kỹ năng mạnh mẽ, nhân loại muốn chiến thắng chúng cực kỳ khó khăn.

Nhạc Trọng cầm ám ma đao trong tay có thể dễ dàng chém giết L2, rắn nước biến dị bình thường không cách nào chém được lân giáp của con rắn nước này.Con rắn nước tinh anh biến dị này cảm ứng được Nhạc Trọng đang ở trên đầu của nó, nó lập tức lắc đầu đâm vào trên một cây đại thụ.Nhạc Trọng không dám dừng lại trên đầu của con rắn nước nửa phần, nhẹ buông tay lăn qua một bên.

Chương 262: Tấn cấp 40. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCon rắn nước biến dị này đụng vào một cây đại thụ to chừng ba mươi centimet và đụng gãy cây đại thụ này.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất thì nhanh chóng bỏ chạy.Con rắn nước tinh anh biến dị dùng đầu lưỡi định vị, mở cái miệng khổng lồ bắn về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng từ thân thể bắn ra gai xương, chèo chống hắn lên cao cao, nhảy lên đầu của con rắn nước biến dị này.

Hắn ôm lấu đầu lâu của con rắn nước tinh anh biến dị, dùng gai độc bắn sáu phát liên tục vào đầu của nó.Sáu viên đạn gai độc xuyên qua đầu lâu của con rắn nước, xé rách lân giáp vô cùng cứng rắn của nó, phá đầu mà vào.Nhạc Trọng bắn xong sáu phát thì nhanh chóng nhảy xuống đầu con rắn nước tinh anh biến dị.Con rắn nước tinh anh biến dị bị trúng sáu viên đạn, chợt thống khổ vô cùng và giãy dụa, thân thể rắn cực lớn đụng gãy nhiều đại thụ.- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 39, đạt được hai điểm cường hóa!- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 40, đạt được hai điểm cường hóa!- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 40, đạt được một điểm kỹ năng cường hóa!Sau khi hai con rắn nước tinh anh biến dị ngã xuống, hai đoàn linh quang chui vào trong cơ thể của Nhạc Trọng, lúc trước hắn đã chém giết mười con rắn nước biến dị, cộng thêm hiện giờ chém giết hai con rắn nước tinh anh biến dị, đạt được linh quang cường hóa cũng tăng lên cấp 40.Nhạc Trọng lập tức lựa chọn cường hóa 4 điểm nhanh nhẹn, hắn nắm giữ điểm kỹ năng thì trầm ngâm một chút, lựa chọn đem điểm kỹ năng quý giá này cường hóa ma viêm.- Kỹ năng cấp ba: ma viêm.

Tiêu hao 5 điểm thể lực, 5 điểm tinh thần lực phát động kỹ năng, phát động kỹ năng sau 10 giây sẽ tiêu hao 1 điểm thể lực, 1 điểm tinh thần lực.

Uy lực của ma viêm được quyết định bởi sức mạnh, thể lực, cường độ, sức sống.

Tinh thần lực thể lực ngang nhau thì uy lực của ma viêm không cường hóa mạnh hơn.

Tăng lên cấp hai thì ngài có thể ngưng tụ ma viêm thành các hình thái khác.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, phát động kỹ năng ma viêm này hắn chỉ cảm thấy dễ dàng ngưng tụ ra ma viêm hơn trước kia, hơn nữa tâm niệm của hắn vừa động thì ma viêm có thể thoát ly nhón tay và lơ lửng trước người.- Quả là thế!Nhạc Trọng đã sớm nhìn thấy Viêm Vương Cố Chi Hành, Băng Vương Trương Vân là người cường hóa thao túng băng trùy, hỏa cầu mà không có hạn chế gì, hiển nhiên bọn họ sử dụng kỹ năng thao túng hỏa cầu, băng hàn cường hóa năng lực thao túng hỏa diễm chi lực, băng hàn chi lực để hình thành hỏa cầu băng trùy.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, đoàn ma viêm này lơ lửng trước mặt đánh lên đại thụ, đánh ra một vết chảy cỡ ngón tay.Nhạc Trọng nhìn qua vết cháy trên đại thụ và cảm thụ uy lực của nó.- Lực phá hoại yếu hơn Hỏa Cầu Thuật một ít!

Nếu như tiếp tục gia tăng tiêu hao tinh thần lực cùng thể lực thì có thể tạo thành phá hư mạnh hơn Hỏa Cầu Thuật.Làm xong tất cả Nhạc Trọng đi tới trước người hai con rắn nước, dùng ám ma đao đâm vào sáu cái lỗ gai độc bắn vào đầu lâu của nó, dùng sức phá vỡ xương đầu của chúng.Nhạc Trọng đem bàn tay đưa vào trong đầu của con rắn nước biến dị, ngạnh sanh đào ra một quả tinh hạch và huyết tinh đỏ thẫm.Nhạc Trọng cũng làm như vậy trong đầu của con rắn nước tinh anh biến dị khác, cũng đào ra một huyết tinh và một tinh hạch đỏ thẫm.- Kỹ năng cấp bốn: Chân Thị Chi Nhãn!

Đây là kỹ năng chủ động, sau khi sử dụng kỹ năng có thể dòm phá đại lượng ảo thuật.

Hơn nữa có thể nhìn xuyên phá đẳng cấp cường hóa của người thấp hơn mình năm cấp, người cao hơn năm cấp không thể nhìn được.

Muốn học kỹ năng này, dưới tình huống không có trang bị phải có 100 điểm tinh thần lực.Trong hai quyển sách kỹ năng, một quyển kỹ năng cấp bốn là Chân Thị Chi Nhãn, một bản sách kỹ năng cấp hai là năng thao túng súng ống.Nhạc Trọng đem hai quyển sách kỹ thu vào trong trữ vật giới chỉ, bắt đầu ăn quả táo sức sống trân quý.

Quả táo sức sống trong hệ thống thần ma có tỉ lệ rơi ra rất thấp, lần trước chém giết nhiều con heo biến dị chỉ rơi ra năm quả mà thôi.Nhạc Trọng nghỉ ngơi hai mươi lăm phút xong thì cũng tiêu hao năm quả táo sức sống, lần nữa phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, cẩn thận từng li từng tí đi về khu vực ổ của đám rắn nước biến dị.Sau khi tăng lên cấp 40, kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng cũng được cường hóa, hắn lúc này mới có được một tia năng lực đối kháng con rắn nước biến dị cấp hai.

Hắn muốn nhìn xem có thể tiêu diệt được con quái vật này hay không.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiềm hành quay trở lại tới cây đại thụ có vô số đóa hoa màu hồng kia, tới trước đại thụ cao ngất.- Quả nhiên thật lớn!Nhạc Trọng nhìn qua con rắn nước biến dị cấp hai chiếm giữ đại thụ, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi và thán phục.

Con rắn nước biến dị cấp hai này quấn quanh cây đại thụ cao trăm mét, nó quấn như vậy cho tới đỉnh cây, độ dài cũng hơn trăm mét.Nhạc Trọng nhìn kỹ con rắn nước biến dị cấp hai một hồi, cân nhắc chênh lệch chiến lực của hai bên, lặng yên không một tiếng động rời khỏi nơi này.Nhạc Trọng rời khỏi nơi này tìm kiếm vị trí kho quân dụng gửi vũ khí lại.

Trên đường đi hắn nhìn thấy mấy chiếc chiến xa bộ binh, xe tăng T69 không phải bị lật tung trên mặt đất thì x em .t ạ i, k k t.r,uyen .c om cũng bị quái đằng có tính công kích chiếm giữ.

Nhạc Trọng nhìn thấy mà đau lòng, nếu như chiếm được những chiến xa bộ binh, xe tăng T69 đó thì hơn mười vạn tang thi trước mặt chúng chỉ là gà đất chó kiểng.

Nhưng mà những quái vật sắt thép kia lại bị quái đằng chiếm giữ, hiển nhiên có chỗ hư hao, không biết còn hoạt động hay không.Trong quân doanh này khắp nơi đều là thực vật biến dị, Nhạc Trọng tìm hồi lâu mới tìm được kho giữ vũ khí.- Phát!Nhạc Trọng vừa mới vào trong phòng chứa vũ khí, trong mắt chợt bộc phát nóng rực không gì sánh được.

Ở trong phòng đầy vũ khí hiện đại mới tinh.Súng trường 03, súng mấy hạng nặng qjz8, súng phóng lựu, pháo roc-ket chống tăng pf98 120 li, súng máy hạng nhẹ 9 li, loại gì cũng có.Nhạc Trọng nhanh chóng thu lấy súng phóng roc-ket pf98 120 li vào trong trữ vật giới chỉ.

Cũng chỉ có loại ống phóng rốc-két chống tăng hạng nặng này mới có thể làm bị thương con rắn nước biến dị cấp hai.

Vũ khí hạng nhẹ còn lại đừng mơ làm bị thương da của nó.Nhạc Trọng tiếp tục tìm kiếm hồi lâu, không lâu rốt cuộc tìm được kho đạn.

Hắn lấy đạn tiếp tế cho súng chống tăng thật nhiều, lúc này mới đi tới chỗ con rắn biến dị cấp hai.Nhạc Trọng lần nữa đi tới trước đại thụ con rắn chiếm giữ, hắn không dám tùy ý tiếp cận cây đại thụ kia.

Mà là nhảy lên một cây đại thụ. hắn không ngừng bò lên đại thụ.Nhạc Trọng leo lên đỉnh của đại thụ vẫn không trông thấy đầu lâu của con rắn nước biến dị cấp hai.

Hắn lúc này mới cảm nhận được to lớn của con rắn này.Nhạc Trọng nâng khẩu pf98 120 li chống tăng lên nhắm vào người của con rắn nước biến dị cấp hai.

Chương 263: Đuổi giết rắn nước biến dị cấp haiChỉnh sửa : kktruyen.comÁnh lửa lóe lên, đạn hỏa tiễn phá giáp này bắn vào người của con rắn và nổ tung lên.Ống phóng roc-ket pf98 120 li chống tăng này có thể xuyên thủng thép 800 li.

Lực phòng ngự của con rắn nước biến thái nhưng không cách nào sánh bằng xe tăng cả.

Dưới uy lực đạn hỏa tiễn khủng bố thì con rắn nước biến dị cấp hai nổ thành hai đoạn, máu tươi bắn ra tung tóe, nửa người dưới của nó vặn vẹo liên tục sau đó một thời gian mới dừng lạiCon rắn nước biến dị cấp hai bị trọng thương, thoáng cái nó từ trên đại thụ rơi xuống, Nhạc Trọng lúc này mới có thể nhìn thấy toàn cảnh của nó.Nó còn một đoạn dài chừng tám mươi mét, rộng hai mét, toàn thân sinh trưởng lân phiến màu càng, trên đầu sinh trưởng một cái sừng đen dài chừng một mét năm, giống như giao long vậy, tỏa ra uy áp khủng bố.Con cự thú khủng bố này bị Nhạc Trọng dùng ống phóng rốc-két chống tăng oanh một đoạn dài chừng ba mươi mét, bây giờ vẫn còn tới tám mươi mét.Con rắn nươc biến dị cấp hai này rơi xuống đất, chợt thống khổ giãy dụa thân thể, nó đụng gãy rất nhiều đại thụ chung quanh.Cây đại thụ mà Nhạc Trọng đứng dễ dàng bị nó đụng gãy.

Sau lưng của hắn bắn ra hai cái gai xương đâm thủng một cây đại thụ khác và kéo hắn qua.Nhạc Trọng mặc cốt giáp do bạch cốt hóa thành, có thể từ các bộ vị thân thể bắn gai xương ra ngoài, nhưng mà từ hai tay bắn ra gai xương thì thích hợp với thói quen của nhân loại hơn.Sau khi bắn ra gai xương đem Nhạc Trọng kéo ra xa, hắn nhanh chóng từ trong trữ vật giới chỉ đổi một khẩu pf98 120 li chống tăng khác.

Gai xương đình chỉ co rút lại.

Nhạc Trọng định ở giữa không trung bắn một phát vào con rắn biến dị cấp hai đang giãy dụa trên đất.Ánh lửa chớp động, đạn hỏa tiễn khủng bố lần nữa bắn thẳng vào người của con rắn nước biến dị cấp hai, lần nữa bắn ra một lỗ máu trên người của nó, làm cho con rắn thống khổ không chịu nổi.Nhạc Trọng không dám chủ quan chút nào, lần nữa thay đổi, thay thế một khẩu pf98 120 li chống tăng khác bắn vào con rắn nước biến dị cấp hai này, lần nữa bắn ra một lỗ máu trên người của con rắn này.Nhạc Trọng liên tục thay đổi, thay thế mười khẩu pf98 120 li chống tăng và bắn thân thể của con rắn này huyết nhục mơ hồ, thân thể bị cắt thành vài đoạn.Sau khi con rắn trúng mười viên đạn hỏa tiễn, con rắn biến dị câp hai giãy dụa vài cái, rốt cục không động đậy được nữa.Nhạc Trọng nhìn qua con rắn nước biến dị, lúc này buông lỏng một hơi.

Con rắn nước biến dị cấp hai này vô cùng khủng bố, bằng vào cường hóa của hắn muốn đánh chết thì nghĩ đừng nghĩ, đó là đưa mạng.

Hắn lúc này nghĩ ra biện pháp ổn thỏa nhất, lợi dụng binh khí hạng nặng bắn chết nó.

Tuy không cách nào đạt được linh quang khồng lồ từ nó, nhưng mà thắng ở an toàn.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí khiêng một khẩu pf98 120 li chống tăng đứng cách con rắn biến dị này chừng năm mươi mét, nhắm trúng cái đầu hoàn hảo của con rắn và bóp cò.Oanh một tiếng vang thật lớn, khẩu pf98 120 li chống tăng này trực tiếp bắn ra một lỗ máu trên đầu của nó.Sau khi con rắn nước biến dị cấp hai này bị bắn vào đầu, đầu lâu bị xỏ xuyên qua, lần nữa giãy dụa vài cái, rốt cuộc chính thức tử vong, không giãy dụa gì nữa.Nhạc Trọng nhìn vào cái lỗ máu trên đầu của con rắn, đổi một khẩu súng trường 03, liên tục bắn vào đầu của con rắn ba phát, súng bắn lên đầu của nó mà không có động tĩnh gì.Con rắn nước biến dị cấp hai này bị bắn trúng mà không có động tĩnh gì, hiển nhiên đã tử vong.

Nhạc Trọng thấy một màn như vậy mới buông lỏng một hơi.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí đi tới trước con rắn nước này, một khi có dị biến gì thì hắn sẽ lập tức phát động kỹ năng Ảnh Bộ chạy đi.Lúc này con rắn nước biến dị cấp hai tử vong chính thức.

Trên đường đi cũng không xảy ra cái gì ngoài ý muốn, Nhạc Trọng thuận lợi đi tới đầu lâu của con rắn, duỗi bàn tay lớn ra lục lọi trong đầu của nó một hồi, phát hiện một quả tinh hạch và huyết tinh đỏ thẫm.Nhạc Trọng nhìn qua cái sừng đen của con rắn nước biến dị cấp hai này, suy nghĩ một chút và cưa cái sừng của con rắn nước xuống.Nhạc Trọng cưa một chút thì bất đắc dĩ buông tha, trình độ cứng rắn của cái sừng này vượt qua sắt thép.

Ám ma đao của hắn dùng sức thế nào cũng chỉ cắt một vết màu bạc mà thôi.

Hắn muốn cưa cái sừng này xuống thì chỉ sợ cần một ngày một đêm mới đủ.

Dù sao am ma đao cũng không phải cưa chuyên dụng.- Trên cây này có thứ gì mà làm cho con rắn nước biến dị cấp hai này thành thành thật thật ở lại đây?Nhạc Trọng nhìn qua cây đại thụ có nhiều hoa màu hồng này bị tạc ra một lỗ trầm tư.Không có chút do dự, Nhạc Trọng nhanh chóng dọc theo đại thụ leo lên cao.Sau khi leo lên ngọn cây, Nhạc Trọng liền nhìn thấy ở ngọn cây sinh trưởng vô số đóa hoa màu hồng, trong đó giống như biển hoa màu hồng vậy, sinh trưởng ra bảy trái cây, trong bảy trái cây có một quả màu hồng đỏ thẫm, ba quả màu hồng phấn, còn có ba quả thì màu xanh.Trong đó màu hồng đỏ thẫm là trái cây lớn nhất, nó lớn như nắm tay của người lớn.

Trái cây màu hồng thì chừng nắm tay của con nít.

Trái cây màu xanh thì nhỏ bằng hai ngón tay.

Mùi thơm ngát từ trên trái cây màu hồng truyền ra, Nhạc Trọng nghe được mùi thơm từ trái cây màu hồng thì tinh thần chấn động, thân thể toàn thân khoan khoái dễ chịu.- Xem ra con rắn biến dị cấp hai này thủ hộ thứ này.Nhạc Trọng nhìn qua quả trái cây màu hồng này, nhịn không được hái xuống, một ngụm cắn lên trái cây màu hồng, một cổ chất lỏng chảy vào miệng, từ yết hầu chảy vào dạ dày, bị hắn hấp thu nhanh chóng, sau đó hóa thành một cổ khí lưu mát lạnh lưu động trong cơ thể của Nhạc Trọng, không ngừng tẩm bổ thân thể của hắn.Nhạc Trọng cắn thêm vài cái ăn trái cây màu hồng này vào trong bụng, cảm giác mát lạnh này không ngừng lưu động trong người của hắn, đột nhiên nó biến thành nhiệt lưu không ngừng tàn phá thân thể của hắn, cường do wn,l oa-d. ,eb-o ok. mới nhấ.t tạ i kkt-r u.y en .c om hóa cải tạo mỗi tế bào của thân thể.Sắc mặt của Nhạc Trọng lập tức biến thành màu hồng, nhiệt độ thân thể cũng tăng lên, đầu của hắn cũng bắt đầu nặng nề chóng mặt, hắn giống như phát sốt, vô lực ngã vào đại thụ và ngất đi.Theo thời gian qua đi, những người thủ ở bên ngoài càng ngày càng nóng lòng.- Tại sao anh ấy không quay về?

Có phải đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi không?Trác Nhã Đồng nhìn qua lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh thì lo lắng.- Nhã Đồng tiểu thư, có cần cho vài huynh đệ tiến vào trong tìm không?Hùng Chính đi tới bên người Trác Nhã Đồng và trầm giọng hỏi.

Hắn cũng thập phần lo lắng an toàn của Nhạc Trọng.Cố Mạn Tư cũng đi tới bên người của Trác Nhã Đồng và vẻ mặt lo lắng nói:- Đúng vậy a!

Nhã Đồng tỷ tỷ, lại cho người đi vào tìm đi!

Nhạc đại ca hiện tại cũng chưa trở về, quá nguy hiểm rồi.

Chương 264: Nhạc Trọng tiến hóa!

Người tiến hóa song thuộc tính. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrác Nhã Đồng nhíu mày lại, lắc đầu cự tuyệt nói:- Không được!

Anh ta đã từng nói qua, không có mệnh lệnh của anh ấy, ai cũng không được có hành động thiếu suy nghĩ.Cố Mạn Tư nhìn thẳng Trác Nhã Đồng cao giọng chất vấn:- Thế nhưng mà Nhạc đại ca hiện tại vô cùng có khả năng gặp nguy hiểm trong đó.

Chúng ta cứ như vậy sống ở chỗ này, mặc kệ anh ta sao?Chiến sĩ ở gần đó cũng xoay đầu lại tranh luận.

Những ngày này Nhạc Trọng biểu hiện đã làm bọn họ tâm phục khẩu phục.

Nhạc Trọng chẳng những làm bọn họ ăn mặc không lo, còn mang cho bọn họ chiến thắng lớn, tăng sĩ khí của bọn họ thật lớn.

Đối với những chiến sĩ trọng thương cũng không vứt bỏ, mà là như hắn hứa hẹn vẫn cung cấp vật tư như ban đầu.

Đồng thời Nhạc Trọng mỗi một lần chiến đấu đều xung phong lên tuyến đầu, làm cho bọn họ có cảm giác nhận đồng sâu sắc.Trác Nhã Đồng nhìn Cố Mạn Tư thản nhiên nói:- Đợi thêm hai giờ, nếu như không có tin tức của anh ấy, tôi sẽ dẫn người đi vào.

Man tư muội muội, cô có cùng đi với tôi hay không?Cố Mạn Tư biến sắc, trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng.- Tôi không có thực lực như tỷ tỷ, đi theo chỉ là vướng víu.

Tôi thấy tỷ tỷ nên ở lại nơi này chờ Nhạc đại ca trở về là tốt rồi.Trác n.gu ồ,n : kkt ruye,n-.,c o,m Nhã Đồng khinh miệt nhìn qua Cố Mạn Tư và lãnh đạm nói:- Vậy cô ở nơi này chờ thật tốt đi!Đồng Hiểu Vân đi tới trước mặt Trác Nhã Đồng, nắm chặt Phảng Chế Đường Đao trong tay, nhìn qua Trác Nhã Đồng nói ra:- Nhã Đồng tỷ, em và chị cùng đi vào!

Em tin tưởng Nhạc đại ca tuyệt đối sẽ không có việc gì!Đồng Hiểu Vân trước tận thế là một tiểu loli nhìn thấy gián còn thét lớn lên, nhưng dưới hoàn cảnh bức bách thì cũng bắt đầu chuyển biến kinh người.

Có kinh nghiệm cùng với Nhạc Trọng, Trác Nhã Đồng đánh một trận thủ hộ Thanh Phong Trại, nàng bắt đầu có dũng khí và tự tin.Trác Nhã Đồng nhìn qua Đồng Hiểu Vân lộ ra nụ cười ôn nhu, nói:- Ân!

Hiểu Vân muội muội.

Em làm tốt lắm!Trác Nhã Đồng cũng bắt đầu thích Đồng Hiểu Vân là tiểu nữ hài dũng cảm rồi.- Các nàng bắt đầu ôm thành đoàn!

Làm sao bây giờ?Cố Mạn Tư nhìn qua Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân hai nữ ở chung hòa hợp.

Sắc mặt đại biến, trong nội tâm lo nghĩ.Hai giờ trôi qua thật nhanh, Nhạc Trọng vẫn không có trở về, Trác Nhã Đồng trực tiếp chọn ra vài tên chiến sĩ cùng đi vào trong quân doanh.- Nhã Đồng tiểu thư!

Hay là để tôi dẫn người đi vào thì tốt hơn.Thời điểm Trác Nhã Đồng sắp xuất phát thì Hùng Chính mang mấy người đi về phía Trác Nhã Đồng nói ra.TUy Hùng Chính là hàng binh, nhưng mà Nhạc Trọng thập phần trọng dụng hắn, hắn được chưởng quản bộ đội của Nhạc Trọng giao cho, các loại vật tư cung ứng cũng không thiếu.

Hắn cũng hết sức kính trọng Nhạc Trọng.- Hùng Chính, anh là đại tướng dưới trướng của anh ấy.

Phải tọa trấn nơi này.

Sức chiến đấu của tôi mạnh hơn anh, nếu đi vào có nguy hiểm cũng có thể tự bảo vệ mình.

Nên để tôi đi vào thôi.Trác Nhã Đồng cự tuyệt đề nghị của Hùng Chính.Hùng Chính thấy thế cũng không có kiên trì, mà dặn dò một câu:- Vậy cô cẩn thận mới được!Trận chiến thủ hộ Thanh Phong Trại ngày ấy Hùng Chính cũng được nhìn thấy sức chiến đấu cường đại của Trác Nhã Đồng, hắn cũng có vài phần tin tưởng vào Trác Nhã Đồng.Trác Nhã Đồng mang theo Đồng Hiểu Vân cùng sáu chiến sĩ cẩn thận từng chút một đi vào trong quân doanh.- Trực thăng vũ trang!Vừa tiến vào trong quân doanh thì tất cả mọi người trông thấy mấy chiếc trực thăng vũ trang bị thực vật biến dị chiếm giữ, hai mắt tất cả mọi người tỏa sáng.

Sức chiến đấu của trực thăng vũ trang này cực kỳ cường đại, nếu như có một chiếc cũng dư sức uy hiếp thế lực chung quanh.Lần đầu tiên mọi người nhìn thấy trực thăng vũ trang, bọn bọn họ không chủ động đi vài bước, đi về phía trực thăng vũ trang.Trác Nhã Đồng nhìn xa xa một chút, nhìn thấy xa xa có quái đằng cách đó năm sáu chục mét bị Nhạc Trọng chặt đứt thì quát lớn:- Không nên đi qua! !

Bên kia nguy hiểm! !"

Bị Trác Nhã Đồng quát lơn thì sáu tên chiến sĩ dừng bước chân lại, trở lại bên người Trác Nhã Đồng.Trác Nhã Đồng cẩn thận tra tìm cảnh vật chung quanh, sau đó mang theo mọi người đi vào sâu trong rừng.- Những thứ này là anh ta giết!Trác Nhã Đồng đi vào trong rừng rậm không lâu thì nhìn thấy một đám rắn nước biến dị bị giết, mỗi một con là một kích trí mạng.Nhìn qua xác con rắn biến dị này, tất cả mọi người càng sùng bái sức chiến đấu với Nhạc Trọng.Trác Nhã Đồng đi dọc theo xác của đám rắn biến dị, cuối cùng nhất đi vào một cây đại thụ to lớn đầy hoa màu hồng.Tất cả mọi người nhìn thấy trên mặt đất có một con cự thú thô to vượt qua hai mét, dài đến hơn tám mươi mét, giống như quái vật tiền sử vậy.

Xác rắn bị oanh thành vài mảnh không trọn vẹn.Con rắn này giống như giao long trong truyền thuyết xa xưa, con cự thú như vậy lại bị Nhạc Trọng tiêu diệt.

Bọn họ sùng bái Nhạc Trọng thoáng cái đạt tơi đỉnh phong.Đúng lúc này bọn họ đi theo dấu búa mà bạch cốt và Nhạc Trọng lưu lại khắp nơi đi tới đại thụ, mà búa của nó đi tới xác của một con rắn biến dị.Nhìn thấy bạch cốt, tất cả mọi người buông lỏng một hơi, đây chính là tùy tụng của Nhạc Trọng.

Nam nhân thực lực cường hoành đi theo hắn như hình với bóng, cũng là cao thủ thứ hai trong Thanh Phong Trại trừ Nhạc Trọng.

Hắn đối với Nhạc Trọng trung tâm ai cũng biết.Trác Nhã Đồng đi đến trước người bạch cốt nói:- Thiết cốt tiên sinh!

Xin hỏi Nhạc Trọng ở nơi nào?Bạch cốt trải qua lợi dụng ba lần điểm kỹ năng cường hóa, Nhạc Trọng đã mở ra trí tuệ sơ bộ cho nó, nó nhìn chằm chằm vào Trác Nhã Đồng, nhận ra đây là nữ nhân của Nhạc Trọng.

Nó duỗi ngón tay ra chỉ vào cây đại thụ.Trác Nhã Đồng tiếp tục hỏi:- Tôi có thể đi lên gặp anh ta không?Bạch cốt trực tiếp duỗi búa lớn ngăn ở trước người của Trác Nhã Đồng, dùng hành động nói cho nàng biết là không thể.

Nhạc Trọng lúc này đang đứng ở mâu chốt lột xác.

Với tư cách Triệu Hoán Thú của Nhạc Trọng, bạch cốt tuyệt đối không cho phép kẻ nào quấy rầy hắn.Trác Nhã Đồng cũng không có cưỡng cầu, chỉ nhìn qua chiến sĩ bên người và nói:- Lưu Huy!

Anh và Trương Hữu đi thống trị Hùng Chính, nói là Nhạc doanh trưởng bình yên vô sự, đang nghỉ ngơi.

Bảo bọn họ không cần gấp, chậm rãi chờ đi.- Vâng!

Nhã Đồng tiểu thư!Hai người này ứng một tiếng sau đó nhanh chóng đi ra bên ngoài.Biết được Nhạc Trọng bình an vô sự thì tất cả mọi người bình tĩnh lại, chậm rãi chờ đợi.Tám tiếng đồng hồ.

Nhạc Trọng đang bị lực lượng lúc nóng lúc lạnh giày vò, thân thể khi thì lạnh như băng, khi thì nóng bức, hắn bị giày vò tám tiếng mới tỉnh lại.- Chúc mừng ngài thành công tiến hóa, trở thành người tiến hóa.

Thiên phú tiến hóa của ngài là tinh thần, cường độ song thuộc tính.

Ngài lúc này đã là người cường hóa cấp 40, lần này tiến hóa ngài nhận được 10 điểm tinh thần, 10 điểm cường độ khi mở ra cánh cửa tiến hóa.

39 điểm tinh thần, 39 điểm cường độ tấn cấp thêm vào khi cường hóa.

Ngài tổng cộng đạt được 49 điểm tinh thần, 49 điểm cường độ cường hóa.

Chương 265: Nhạc Trọng tiến hóa!

Người tiến hóa song thuộc tính. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Nghề nghiệp của ngài là ám kỵ sĩ.

Ngài trở thành người tiến hóa và cường hóa vượt qua cấp 30.

Đạt được kỹ năng bị động hắc ám chi tâm.- Kỹ năng bị động cấp năm: hắc ám chi tâm.

Khi ngài học tập kỹ năng bị động này thì tất cả kỹ năng tương quan với chức nghiệp ám kỵ sĩ đều đạt được +1 cường hóa.- Kỹ năng cấp hai: Khủng Cụ Thuật... .

Bản kỹ năng này có thể sử dụng trong phạm vi ba trăm mét.

Cũng có thể bao phủ trong phạm vi 60 m² nhỏ.

Kỹ năng hiệu quả tăng cường...- Kỹ năng cấp hai: Hắc Dạ Cường Hóa...

Ngài ở trong bóng tối các thuộc tính tạm thời +2 thêm vào.- Kỹ năng cấp ba: phục tùng thuật...

Ngài có thể phục tùng sinh vật có trí khôn từ 1 đầu biến thành 2 đầu.- Kỹ năng cấp ba: ma viêm...

Uy lực ma viêm trước khi cường hóa mạnh hơn gấp ba lần.- Kỹ năng cấp hai: Ảnh Bộ.

Sử dụng kỹ năng này trong năm phút đồng hồ đạt được 35 điểm nhanh nhẹn, tiêu hao 10 điểm thể lực.- Kỹ năng cấp hai: Hợp Thể Phòng Hộ Thuật...

Thời gian tiếp tục ba mươi phút đồng hồ.- Kỹ năng cấp ba: triệu hoán đặc chủng khô lâu.- Kỹ năng đặc chủng khô lâu của ngài đã bắt đầu tiến hóa thêm kỹ năng mới.

Kỹ năng mới một: lợi hại hóa!

Kỹ năng này giúp xương cốt của đặc chủng khô lâu sắc bén hơn.

Kỹ năng mới hai: trí tuệ sơ cấp.

Kỹ năng này giúp đặc chủng khô lâu có trí tuệ cấp thấp.

Có thể tiến hành tự chủ phán đoán.

- Đặc chủng khô lâu 30 cấp.Lực lượng: 59Nhanh nhẹn: 59Cơ bắp hoạt tính: 59Thể lực: 59/59Tinh thần: 59/59Cường độ: 121Có được kỹ năng 1: Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật.Kỹ năng 2: Cốt Cách Cường Hóa.Kỹ năng 3: tháo túng xương cốt.Kỹ năng 4: ngụy trang.Kỹ năng 5: trở về tử giới.Kỹ năng 6: hư không thoáng hiện.Kỹ năng 7: lợi hại hóa.Kỹ năng 8: trí tuệ sơ cấp.Triệu hoán đặc chủng khô lâu, Ảnh Bộ, ma viêm là ba kỹ năng chủ động của ám kỵ sĩ.

Chính là vì như thế, lúc trước Nhạc Trọng mới có thể chuyển chức trở thành ám kỵ sĩ là chức nghiệp che dấu.Nhạc Trọng lẳng lặng trở thành người tiến hóa là sau khi nuốt quả màu hồng kỳ lạ kia, rốt cục trở thành người tiến hóa.

Thực lực của hắn cũng bởi vì hắn trở thành người tiến hóa mà thu hoạch biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Đặc biệt là kỹ năng bị động cấp năm hắc ám chi tâm, làm cho thực lực của hắn tăng lên thật lớn.Trừ chuyện đó ra, Nhạc Trọng có thân phận người tiến hóa song thuộc tính, làm cho hắn có tiềm lực cường hóa mạnh hơn người khác.- Tôi rốt cục cũng trở thành người tiến hóa!Nhạc Trọng cảm thụ được thân thể biến hóa nghiêng trời lệch đất, cảm xúc bành trướng.Nhạc Trọng khi gặp Diêu Diêu là người tiến hóa đầu tiên, vẫn hy vọng mình có thể trở thành người tiến hóa.

Nhưng mà những người tiến hóa này là cơ duyên xảo hợp và ông trời ưu ái cho nên mới ngẫu nhiên tiến hóa.

Nhạc Trọng tư chất bình thường mà cố gắng tới bây giờ mới bằng vào dị quả màu hồng trở thành người tiến hóa, hơn nữa còn là người tiến hóa song thuộc tính.Nhạc Trọng mơ hồ đoán được mấu chốt tiến hóa:- Chẳng lẽ quả trái cây này giúp người cường hóa thành người tiến hóa.

Con rắn nươc cấp hai này mới chủ động bảo hộ cây này.Đúng như Nhạc Trọng sở liệu, con rắn nước biến dị cấp hai này vẫn ở đây chờ trái cây thành thục.

Một khi nó nuốt quả trái cây biến thành màu hồng này, nó có thể tiếp tục tiếp hóa lên cấp ba.

Đó là do quả trái cây màu hồng chưa thành thục thì đã bị Nhạc Trọng tiêu diệt.Nhạc Trọng ăn tươi quả trái cây màu hồng là khi nó chưa thành thục, nếu như thành thục hoàn toàn, hắn cường hóa còn tốt hơn nữa.Nhạc Trọng đoán ra nguyên nhân của chuyện này, lập tức đem sáu trái cây bỏ vào trong trữ vật giới chỉ.

Hắn không biết còn có cơ hội chờ trái cây thành thục hay không, cũng chỉ có thể hái trái cây chưa thành thục mà thôi, tuy hiệu quả nhất định sẽ kém hơn nhưng lại thắng ở an toàn.- Trái cây này mình từ trong miệng rắn đoạt được, vậy gọi xà đản quả đi, những trái cây này chỉ sợ giúp cho người ta tiến hóa, vậy thì hái toàn bộ là được.Nhạc Trọng nhìn qua đóa hoa màu hồng mà đám rắn biên dị tinh anh ăn, thập phần nhanh nhẹn bò xuống.Nhạc Trọng từ khi ăn xong xà đản qua cho tới khi bò xuống, đã nhìn thấy Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân và vài tên chiến sĩ đang chờ.Nhạc Trọng nhìn qua bọn người Trác Nhã Đồng thì cảm động và có chút tức giận, ngữ khí nghiêm khắc nói:- Tại sao các người đi tới đây.

Không phải tôi đã nói chờ ở bên ngoài sao?

Tại sao lại đi vào đây?Trong quân doanh này sinh trưởng rất nhiều thực vật biến dị, nếu như không cẩn thận thì bọn họ chỉ sợ sẽ chết ở chỗ này.Đồng Hiểu Vân có chút ủy khuất cãi lại:- Người ta lo lắng cho an nguy của anh mới đi vào đây đấy chứ!Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân dám tranh luận với hắn, lông mày nhíu lại, giống như đang định răn dạy nàng, làm cho nàng hiểu tầm quan trọng của tuân thủ mệnh lệnh.- Đừng nói, Hiểu Vân muội muội! !

Lão công cũng lo lắng an toàn của chúng ta thôi!Trác Nhã Đồng vỗ vỗ vai của Đồng Hiểu Vân, đi đến trước người của Nhạc Trọng và nhìn thẳng vào Nhạc Trọng, vẫn ôn nhu như nước nói ra:- Chuyện này là em sai!

Là em không nghe mệnh lệnh của anh, tự tiện dẫn người đi tới tìm anh.

Cho dù anh xử phạt thế nào thì em cũng không có ý kiến.Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng ôn nhu như nước, trong miệng răn dạy nặng cũng không nói nên lời.

Dù sao Trác Nhã Đồng cũng là lo lắng cho hắn mới đi tìm hắn.- Lần sau không thể chiếu theo lệ này nữa!

Đi thôi!Nhạc Trọng chỉ có thể nói như vậy và dẫn người rời đi.Lần hành động này cơ hồ là chiếm được cả quân doanh, Nhạc Trọng đem chiến sĩ mang từ Thanh Phong Trại mang tới đây.

Hắn vừa về tới doanh địa thì chợt phái toàn bộ người vào trong quân doanh, điên cuồng vận chuyển những trang bị ra ngoài.Xe tăng T69, trực thăng vũ trang, hỏa tiễn chống tăng, xe bọc thép chỉ huy, xe ra đa đo đạc khí tượng, xe tiếp tế đạn dược, pháo cao xạ phòng không, xe tên lửa chống tăng, phi cơ trinh sát không người lái...

Bọn người Nhạc Trọng mang nhiều thứ về chắc mọi người sẽ mở rộng tầm mắt.Hùng Chính tìm được Nhạc Trọng, lại hưng phấn và bất đắc dĩ hỏi:- Nhạc lão đại!

Những đại gia hỏa này xử lý thế nào?Tuy có không ít xe tăng T69, trực thăng vũ trang, chiếc xa bộ binh bị thực vật biến dị làm hư hỏng, nhưng mà vẫn có một bộ phận không bị hư hao gì.

Bọn người Nhạc Trọng tìm được mười chiếc xe tăng T69 dow n l oad e,bo.o k m ới n hấ t t ại. ,k kt.ru y e.n.-co m hoàn hảo, trừ chuyện đó ra còn có bảy tám xe pháo phòng không và các xe bọc thép tiên tiến.Nhưng mà xuất hiện vấn đề lớn nhất, bọn người Nhạc Trọng không có nhân viên kỹ thuật điều khiển những vũ khí này.

Lái xe tăng cũng không đơn giản như lái xe.

Hơn nữa bọn người Nhạc Trọng bọn mang tới cũng không có quá ba mươi người biết lái xe a.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, đưa ra mệnh lệnh:- Tận lực mang theo các loại xe Jeep và vũ khí hạng nhẹ!

Tôi nhớ trong doanh chúng ta có bốn xe ủi đất, bảo bọn họ di chuyển bốn chiếc xe tăng đi.

Chương 266: Huyết tinh rắn độc, đổ lên Cổ Mạn Tư! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comKhông lâu sau có một quân đoàn hùng hậu mang theo nhiều khí tài đi trở về, sau đó không lâu lại chạy đi.Nhạc Trọng đi chuyến này mang theo nhiều vũ khí đạn dược, ống phóng rốc-két, súng phóng lựu, lựu đạn, ch.ỉ n h sử a. bở-i -k ktr uy-en,.com địa lôi và các vũ khí hạng nhẹ.

Những trang giáp bộ đội cũng mang theo rất nhiều, bởi vì bọn họ thiếu nhân thủ điều khiển, cho dù miễn cưỡng kéo xe bọc và xe tăng về cũng không dùng được.Đào Mộc Trấn chính là lúc Nhạc Trọng dẫn người từ Thanh Phong Trại di chuyển tới thị trấn nhỏ đóng quân lại, trong Đào Mộc Trấn là một tiểu trấn, trước tận thế đây là trấn có hai ngàn nhân khẩu, bên trong cũng bị người ta đi tìm một lần, đại bộ phận vật tư bên trong đã bị cướp sạch không còn, nhưng mà cho người ở thì không thành vấn đề.Nhạc Trọng trở lại phòng ngủ của mình, lúc này mới móc ra huyết tinh của con rắn nước ăn vào.

Hắn không dám phục dụng trong quân doanh, lo lắng mình sẽ lâm vào ngủ say hoặc có các nguy hiểm rình rập.

Trong Đào Mộc Trấn có hơn hai ngàn người bảo hộ.Mỗi lần Nhạc Trọng nuốt huyết tinh vào trong bụng của mình, chợt hóa thành nhiệt lưu cuồn cuộn trong bụng, không ngừng cường hóa, tẩm bổ thân thể Nhạc Trọng.- Chúc mừng ngài đạt được sức sống +7, cường độ +1 cường hóa.Nhiệt lưu ngừng lại, bên tai của Nhạc Trọng truyền tới âm thanh nhắc nhở.Nhạc Trọng không có cảm thấy thân thể có không khỏe gì, hắn lập tức nuốt huyết tinh của các con rắn khác vào bụng, đồng dạng nhiệt lưu lưu động trong thân thể, tẩm bổ thân thể của hắn.- Chúc mừng ngài đạt được sức sống +3 cường hóa.Lúc này đây hiệu quả của huyết tinh giảm đi một nửa, hiển nhiên thân thể của Nhạc Trọng đã sinh ra kháng tính với huyết tinh rồi.

Huyết tinh bình thường của rắn nước biến dị không còn hiệu quả với Nhạc Trọng nữa.

Hơn nữa bởi vì Nhạc Trọng trước đó đã nhiều lần phục dụng huyết tinh rắn nước, hắn phục dụng huyết tinh rắn nước không còn hiệu quả như ban đầu.Nhạc Trọng không do dự chút nào, đem huyết tinh của con rắn nước cấp hai nuốt vào trong bụng.

Huyết tinh của con rắn nước cấp hai vừa vào trong bụng của Nhạc Trọng thì hóa thành nhiệt lưu chảy mạnh trong người, điên cuồng tẩm bổ thân thể của hắn.

Làm thân thể của hắn tràn ngập sức sống.- Chúc mừng ngài đạt được sức sống +14.

Cường độ +5 cường hóa.Nương theo âm thanh nhắc nhở dễ nghe, sức sống của Nhạc Trọng bây giờ được cường hóa tới 111 điểm, cho dù cởi bỏ toàn bộ trang bị cũng đạt tới 100 điểm, Có tố chất thân thể gấp mười lần người thường.

Hắn lập tức lấy sách kỹ năng cấp bốn ra học tập.Một đạo quang mang chớp động hiện ra trong thức hải của Nhạc Trọng, lần nữa ngưng tụ ra một phù văn thân thể tái sinh.

Có được kỹ năng tái sinh này, năng lực sinh tồn của Nhạc Trọng đạt được tăng lên thật lớn.

Cho dù tay chân bị chặt đứt trong chiến đâu hắn vẫn có thể bằng vào kỹ năng này khôi phục nguyên trạng.

Hơn nữa tốc độ phục hồi của hắn không ngừng tăng lên, dưới tình huống thực lực chênh lệch không nhiều thì đây là ưu thế lớn.- Lúc này mình thu hoạch cực lớn!Nhạc Trọng có thể cảm giác được thực lực của hắn so với ban đầu biến hóa nghiêng trời lệch đất.Đột nhiên lúc này một đoàn hỏa diễm nóng rực hiện ra trong lòng của Nhạc Trọng, bay thẳng lên ót, hắn lập tức cảm thấy toàn thân nóng bừng, ngọn lửa dục vọng cơ hồ thiêu đốt lý trí của hắn.- Không xong!Nhạc Trọng cảm thấy không đúng, hắn lập tức xông ra khỏi phòng.- Chủ nhân!Bên ngoài phòng ngủ của Nhạc Trọng có ba bốn nữ bộc đang đứng, trong đó có hai người là Mã Lỵ Lỵ cùng Tằng Phương, nhìn thấy Nhạc Trọng đi ra thì các nàng xoay người thi lễ với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hai mắt đỏ thẫm, tràn ngập dục hỏa.

Hắn có chút dã man đem Mã Lỵ Lỵ cùng Tằng Phương kéo vào trong phòng, ném lên giường lớn, ngay cả cửa phòng không có đóng và xé rách y phục của Mã Lỵ Lỵ và trực tiếp tiến vào người của Mã Lỵ Lỵ.Trên giường lớn lập tức có huyết hoa hiện ra, Mã Lỵ Lỵ nhướng mày.

Thống khổ lóe lên rồi biến mất, chợt sắc mặt biến thành vui mừng, chủ động ôm hôn mặt của Nhạc Trọng.Trong tận thế thì nữ nhân muốn sống sót, sống rất khá.

Hoặc là như Kỷ Thanh Vũ có được ý thức chiến đấu và kỹ năng siêu cường, trở thành một người cường hóa cường đại.

Hoặc là như Diêu Diêu ban âầu đã trở thành người tiến hóa.

Trừ chuyện đó ra thì chỉ còn cách trở thành nữ nhân của cường giả mà thôi.Mã Lỵ Lỵ là loại nữ nhân trừ xinh đẹp ra thì không có bổn sự gì xuất sắc cả.

Nàng cũng chỉ có thể lựa chọn phụ thuộc Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng không hề giống Liệt Thiên Dương là kẻ biến thái ưa thích tra tấn nữ nhân, hơn nữa lại có năng lực và thực lực cường đại, làm cho nàng sùng bái không thôi.

Nhưng mà bên người của Nhạc Trọng có Cố Mạn Tư, Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân là đại mỹ nhân, nàng cũng biết bản thân mình khó lọt vào mắt xanh của Nhạc Trọng.

Hôm nay Nhạc Trọng làm như vậy với nàng thì nàng cảm thấy cao hứng và tự hào.Tằng Phương nhìn qua chỗ Nhạc Trọng cùng Mã Lỵ Lỵ quan hệ với nhau, khuôn mặt hơi đỏ lên, sau đó chủ động cởi quần áo của mình ra, chỉ còn lại quần lót viền ren và áo ngực mà thôi, làm cho nàng thoạt nhìn càng thêm hấp dẫn.Tằng Phương cởi quần áo ra thì chủ động đi lên giường lớn, lè lưỡi giống như xà nữ liếm thân thể của Nhạc Trọng và trợ hứng cho hắn.Mã Lỵ Lỵ không lâu là bị Nhạc Trọng cường tráng trùng kích cho nên phát ra âm thanh rên rỉ, sau đó vô lực xụi lơ trên giường.Nhạc Trọng trực tiếp kéo lấy Tằng Phương và đặt lên người của Mã Lỵ Lỵ và hung hăng tiến vào cơ thể của Tằng Phương.

Trên giường lớn lại có một đóa huyết hoa hiện ra.Hai nữ bộc đứng ở cửa phòng nghe âm thanh này thì mặt đỏ tới mang tai, nữ nhân ở thời đại này không ai là người vô tri.

Tự nhiên tinh tường người trong phòng đang làm cái gì.

Các nàng không khỏi hâm mộ và ghen ghét với Tằng Phương cùng Mã Lỵ Lỵ hai nữ được Nhạc Trọng sủng hạnh.

Lúc này về sau thì Tằng Phương cùng Mã Lỵ Lỵ địa vị đã trên các nàng.Hai nữ bọc xinh đẹp nhìn nhau, đè nén không được lòng hiếu kỳ và nhìn vào trong phòng.Một nữ bộc dáng người nhỏ nhắn xinh xắn nhìn qua Nhạc Trọng, nhịn không được thốt lên:- Thật lớn!Nữ bộc xinh đẹp khác thì nhìn vào, không nhịn được kêu lên.- Chủ nhân thực cường tráng!

Tằng Phương sẽ không bị làm hư chứ?- Tế Tế, Tiểu Khiết.

Tằng Phương bị chủ nhân làm hư thì không phải ngươi cũng nên đi vào giúp Tằng Phương một chút sao?- Phi!

Nha đầu chết tiệt kia, xem tôi xé nát miệng cô này!"..."

Hai nữ bộc ở bên ngoài cười đùa.

Tuy Trần Minh đi ra chủ trì chính vụ, nhưng mà quy củ của hắn cực kỳ sâm nghiêm, hai gã nữ bộc tuy muốn đạt được Nhạc Trọng sủng hạnh, nhưng mà không có Nhạc Trọng triệu hoán thì các nàng không dám đi vào.Đúng lúc này Cố Mạn Tư đi tới, nhìn qua hai nữ bộc, lông mày nhíu lại hỏi:- Các cô đang làm gì đó?Hai nữ bộc thoáng cái đứng thẳng người lên, có chút hoảng loạn nói:- Mạn Tư tiểu thư! !Cố Mạn Tư cũng nghe được âm thanh khác thường trong phòng, sau khi nàng đi vào phòng thì mặt đỏ tới mang tai.

Chương 267: Huyết tinh rắn độc, đổ lên Cổ Mạn Tư! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTuy Cố Mạn Tư tâm tư đố kị rất mạnh, lại khuyết thiếu dũng khí chiến đấu, tuy nhiên lại không ngu ngốc, nàng thoáng cái đã từ đủ loại dấu hiệu nhìn ra Nhạc Trọng có chút không đúng:- Không đúng!

Nhạc Trọng hắn không phải là người khắc chế yếu như vậy.

Cho dù hắn muốn tìm hai nữ nhân thì cũng phải đóng cửa phòng.

Thân thể của hắn hẳn là xảy ra vấn đề, phải đi tìm Trác Nhã Đồng thương lượng một chút.Cố Mạn Tư vừa muốn rời đi thì nghĩ tới biểu hiện của mình liên tục mất đi điểm trong mắt Nhạc Trọng thì nàng chần chờ một chút, nhìn ra hai nữ bộc lạnh lùng ra lệnh:- Chuyện ở đây không được nói với ai, hiểu chưa?Hai nữ bộc không dám tranh luận với Cố Mạn Tư:- Vâng!

Mạn Tư tiểu thư!Cố Mạn Tư bước vào gian phòng, đem cửa phòng khép lại, nhìn qua Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ đang bị Nhạc Trọng làm thở không ra hơi, cắn răng một cái cởi quàn áo ra, lộ ra bộ ngực đầy đặn và thân thể tuyết trắng...Cố Mạn Tư mang theo một làn gió thơm giống như xà mỹ nữ quần lấy người của Nhạc Trọng, hôn lên mặt của hắn.Nhạc Trọng lúc này đã đem Tằng Phương giày vò xương cốt mềm đi, hắn nhanh chóng kéo Cố Mạn Tư bên người, đặt lên giường lớn và tiến vào thân thể của nàng.Nương theo đó là một cổ huyết hoa hiện ra trên giường, trong mắt Cố Mạn Tư có nước mắt hiện ra.

Nàng trước tận thế được vô số nam nhân truy phủng kiêu ngạo giống như công chúa, sau tận thế phải nhờ thủ đoạn này tranh thủ nam nhân sủng ái, nàng mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng mà vẫn chảy hai hàng nước mắt.Nhạc Trọng ôm Cố Mạn Tư là đại mỹ nữ giày vò hồi lâu, rốt cục đem tinh hoa của mình rót vào người của Cố Mạn Tư, dâm độc trong huyết tinh của rắn nước phát tiết không còn.Sau khi phát tiết xong thì Nhạc Trọng rất nhanh tỉnh táo lại, nhìn qua ba nữ nhân bị hắn giày vò xụi lơ nằm trên giường, trong lòng của hắn có chút sinh ra áy náy và cảm xúc khác thường.- Đáng tiếc!

Nếu như lúc đó mình thanh tỉnh thì tốt!Nhạc Trọng nhìn qua ba nữ nhân xinh đẹp động lòng người, trong mắt hiện ra vẻ tiếc hận, sau đó ôm ba mỹ nữ ngủ say.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng ngứa mũi không nhịn được hất xì, hắn mở to mắt, chỉ thấy Cố Mạn Tư đang dùng tóc chọc vào mũi của hắn.Hai tay của Cố Mạn Tư chống lấy khuôn mặt, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười mê người:- Sáng sớm tốt lành!

Nhạc đại ca!Tóc dài màu đen, da thịt tuyết trắng kiều nộn, núi đôi đầy đặn, bờ mông vểnh lên, cộng thêm Cố Mạn Tư có gương mặt xinh xắn.

Nhạc Trọng nhìn ra thì rung động.- Chào buổi sáng!Nhạc Trọng thoáng cái ôm lấy Cố Mạn Tư và hôn lên mặt vưu vật này.

Những bất mãn nho nhỏ với nàng biến mất không còn, nàng không có dũng khí, không có thiên phú chiến đấu cũng không có vấn đề gì, dù sao cũng do hắn làm cả.Mà Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ cũng tỉnh lại, hâm mộ nhìn qua Cố Mạn Tư, cũng không đi lên tranh thủ tình cảm.Sau một đêm Tằng Phương, Mã Lỵ Lỵ địa vị cũng tăng lên thật lớn, trừ Trác Nhã Đồng tứ nữ bên ngoài, những người còn lại đều đối với các nàng bắt đầu trở nên cung kính.

Cố Mạn Tư cũng khúc mắc diệt hết, tìm được chính mình định vị, bắt đầu toả sáng ra kinh người nữ tính mị lực.Trong một gian biệt thự xa hoa của huyện Trữ Quang, Nhạc Trọng muốn giết nhất là Liệt Thiên Dương đang ngồi trên ghế sô pha, trên ghế sô pha khác có một tên nam nhân tai to mặt bự, bụng phệ như mang thai sáu tháng và trước người có bốn nữ nhân xinh đẹp đang quỳ bóp chân cho hắn, hai thiếu nữ ngồi chồm hỏm bóp vai cho hắn, hai thiếu nữ thì đứng sau lưng đấm lưng.Ánh mắt bốn nữ nhân này chớp động, mặc màu đen âu phục nam tử đứng ở đó tên mập mạp bên người, nhìn chằm chằm chằm chằm vào Liệt Thiên Dương.Tên mập mạp này chính là chưởng khống giả huyện Trữ Quang Mãnh Hổ Hội Đào Chính Nghĩa.

Đào gia tại huyện Trữ Quang thập phần có thế lực.

Đào Chính Nghĩa trước tận thế là bá chủ của huyện Trữ Quang, cấu kết quan phủ, tại huyện Trữ Quang hoành hành bá đạo.

Dưới tay hắn có mấy trăm tay chân, còn mở một công ty bất động sản, mở quán bar, tiệm Internet các loại sản nghiệp, hắn tại huyện Trữ Quang có hai ngàn tiểu đệ.Sau tận thế thì Đào Chính Nghĩa tránh được một kiếp lúc ban đầu, một bên lợi dụng danh nghĩa chính phủ trắng trợn mời chào người sống sót, do.wn-l-o-ad PR C .m ới. nh,ất. tại kk,truy.e n .co m lại chiêu mộ tiểu đệ, công nhân, lại mở trại lính lấy được nhiều đạn dược.

Không lâu sau Đào Chính Nghĩa dẫn người thu phục cả huyện Trữ Quang, trắng trợn mời chào bộ hạ, lợi dụng danh nghĩ chính phủ mời chào người sống sót.Lúc người sống sót dưới trướng của Đào Chính Nghĩa vượt qua một vạn hai ngàn người, thật lâu sau không có tin tức của trung ương, hắn liền đem cờ xí chính phủ vứt qua một bên, thành lập Mãnh Hổ Hội, tự lập thành người sáng lập hội, độc tài thống trị huyện Trữ Quang này.Ỷ vài vũ khí hiện đại của trại lính và lương thực dồi dào, Đào Chính Nghĩa chiếm đoạt các tiểu thế lực chung quanh, người sống sót dưới trướng của hắn là một vạn sáu ngàn người.

Là cự đầu ở khu vực này.Liệt Thiên Dương nhìn qua Đào Chính Nghĩa khẽ mĩm cười nói:- Đào hội trưởng, những nữ nhân này có thỏa mãn anh không?Những ngày này Liệt Thiên Dương dựa vào năng lực của mình tiêu diệt một số thế lực nhỏ.

Dựa vào thủ đoạn bá đạo trở thành thủ lĩnh của mấy trăm người.

Những nữ nhân này chính là Liệt Thiên Dương tìm được trong sô người đó.Đào Chính Nghĩa trừng mắt nhìn qua Liệt Thiên Dương và hết sức bất mãn mắng một câu:- Không thế nào thoả mãn.

Anh đưa tới tám người, có bốn người là đàn bà dâm đãng bị người ta dùng qua!

Anh muốn vũ nhục tôi à?

Cho rằng tôi thiếu đàn bà?

Anh không có thành tâm còn muốn hỏi mượn binh của tôi, không có cửa đâu!- Heo mập đáng chết.

Mày cũng biết xử nữ trước tận thế là hàng hiếm cỡ nào?

Có thể tìm được bốn người là không tồi!

Tại sao thời điểm mày thu lại không nói, vừa thu lại trở mặt, vô sỉ!Liệt Thiên Dương giận dữ trong lòng, nhưng không thể không cười nói theo:- Đào hội trưởng, chỉ cần anh cho tôi mượn binh.

Tôi cam đoan sẽ tìm cho anh hai mươi xử nữ xinh đẹp.

Thanh Phong Trại có hai ngàn nhân khẩu.

Đánh hạ chỗ đó và hấp thu người ở đó sẽ làm thế lực của anh tăng thêm một bậc.

Hơn nữa chỗ đó hiện tại vừa bị đàn biến dị thú tấn công, vũ khí đạn dược đã hao hết, chính là thời cơ tốt nhất.Đào Chính Nghĩa chớp chớp mắt nhỏ của hắn, híp mắt nhìn Liệt Thiên Dương và chậm rãi nói:- Diệt Thanh Phong Trại, anh có chỗ tốt gì?Trên đời này không có cơm trưa miễn phí, Đào Chính Nghĩa thập phần tinh tường điểm này, hắn cũng không tin Liệt Thiên Dương sẽ vô duyên vô cớ làm như vậy, đem cái bánh ngọt ném cho hắn.Liệt Thiên Dương cắn răng mở miệng hung ác nói:- Thanh Phong Trại là Nhạc Trọng đoạt cơ nghiệp của tôi.

Tôi hận không thể ăn thịt của hắn, lột da của hắn ra.

Diệt Thanh Phong Trại xong thì tôi không cần gì cả.

Tôi chỉ muốn nữ nhân của Nhạc Trọng và hắn.Đào Chính Nghĩa do dự một hồi, vô sỉ nói ra: Chương 268: Huyện Trữ Quang đột kíchChỉnh sửa : kktruyen.com- Được rồi!

Đã như vậy tôi sẽ cố gắng giúp anh một lần.

Nhưng mà huyện Trữ Quang của tôi thiếu tay chân lao động, chỗ của anh không phải còn ba trăm người sống sao?

Anh cho tôi mượn, xem như phí mượn binh.Liệt Thiên Dương nghe được Đào Chính Nghĩa muốn lấy đi ba trăm người sống sót của mình, phổi như nổ tung.

Trong tay hắn có chút thực lực như vậy mà Đào Chính Nghĩa cũng muốn lấy đi, trong lòng của hắn tràn ngập oán hận.

Một cổ nhàn nhạt sát khí từ trong người của hắn sinh ra, sát ý thật lớn của hắn truyền tới chỗ Đào Chính Nghĩa.Đúng lúc này một cổ sát ý cường đại không kém gì Liệt Thiên Dương từ trong một góc tuôn ra, làm cho Liệt Thiên Dương thoáng tỉnh táo lại.Đào Chính Nghĩa chỉ là người bình thường.

Sức chiến đấu của hắn còn không bằng người thường.

Nhưng mà hắn chính là chưởng khống giả của huyện Trữ Quang, lợi dụng lương thực, mỹ nữ và các loại thủ đoạn lôi kéo cường giả.

Liệt Thiên Dương không có chút nắm chắc nào tiêu diệt được Đào Chính Nghĩa.Liệt Thiên Dương cưỡng chế sát khí trong lòng, giả vờ do dự một lúc, lúc này mới gật đầu đồng ý nói:- Tốt!

Tôi sẽ giao cho anh. anh chừng nào thì xuất binh.Liệt Thiên Dương vốn không có ý định muốn ba trăm người này, dù sao phiến khu vực này do Đào Chính Nghĩa cùng quân đội hai cự đầu tồn tại, hắn kẹp ở khe hở không có tiền đồ.

Hắn ý định diệt Nhạc Trọng xong thì định đi tới nơi khác làm lại từ đầu.Đối với người bình thường mà nói.

Sau tận thế khắp nơi nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nửa bước khó đi.

Nhưng mà đối với người tiến hóa như Liệt Thiên Dương mà nói, chỉ cần không chọc vào biến dị thú cường đại và thi đàn như biển, xuất hành trên cơ bản không là gì cả.Đào Chính Nghĩa giống như không bị tức giận của Liệt Thiên Dương ảnh hưởng tới, bắt lấy một nữ nhân đang bóp chân, không đếm xỉa tới nói ra:- Người của anh tới thì tôi xuất binh.- Tôi sẽ đi tổ chức bọn họ!

Hy vọng anh giữ lời hứa.Nói xong Liệt Thiên Dương đứng lên, bước nhanh ra bên ngoài.- Các người lui ra đi.Liệt Thiên Dương sau khi rời khỏi, Đào Chính Nghĩa nhìn qua tám nữ nhân và bốn vệ sĩ phất tay, cho bọn họ rời đi.Từ trong góc tối, chậm rãi đi ra một gã dáng người gầy gò, huyệt Thái Dương nhô lên, làn da ngăm đen, hai tay hổ khẩu chỗ che kín vết chai, trong hai mắt tinh quang chớp động của cường giả.Tên nam tử kia đi ra thì lỗ mảng trên mặt của Đào Chính Nghĩa biến mất không còn, mà chuyển biến thành là vẻ mặt nghiêm nghị:- Báo tử, thấy thế nào?Tên trung niên nam tử từ trong bóng tối đi ra tên là Trương Báo.

Chính là người tiến hóa mạnh nhất dưới trướng của Đào Chính Nghĩa.

Trước khi tận thế Đào Chính Nghĩa đã cứu Trương Báo một mạng, hơn nữa còn có đủ loại ân huệ với Trương Báo.

Sau tận thế thì Đào Chính Nghĩa thời điểm Trương Báo tiến hóa phát sốt và bị người ta bỏ rơi thì hắn bảo trụ mạng của Trương Báo.

Bởi vậy Trương Báo đối với Đào Chính Nghĩa vẫn trung thành và tận tâm, là con chó mạnh nhất của Đào Chính Nghĩa.Trương Báo chậm rãi nói ra:- Nhạc Trọng có thể đơn thương độc mã đoạt cơ nghiệp của Liệt Thiên Dương thì hiển nhiên không phải gia hỏa đơn giản.

Tên Liệt Thiên Dương kia kia chỉ sợ có tâm tư muốn chúng ta và Nhạc Trọng lưỡng bại câu thương.

Đương nhiên chỉ sợ cũng là vì cứu hận giữa hắn và Nhạc Trọng.Tay phải của Đào Chính Nghĩa ma sát chiêc nhẫn ngọc, nhìn qua Trương Báo hỏi:- Đúng vậy!

Liệt Thiên Dương thằng khốn này hiện giờ là chó điên, ai dám đụng sẽ cắn vài cái.

Anh có mấy phần nắm chắc tiêu diệt hắn?Trương Báo suy nghĩ một hồi trầm giọng nói:- Tôi có nắm chắc đánh bại hắn!

Nếu muốn giết hắn thì trừ phi tôi cùng Đông Tử, Thiết Nha, Ngưu Thắng mấy người liên thủ mới nắm chắc mười phần.Đông Tử, Thiết Nha, Ngưu Thắng chính là ba người tiến hóa mà Đào Chính Nghĩa mời chào, mỗi một người vô cùng cường hoành, có được kỹ năng và năng lực mạnh mẽ.Đào Chính Nghĩa trầm tư một hồi nói:- Tôi quyết định.

Thanh Phong Trại là khối thịt mở, tôi phải nuốt vào.

Sau khi Liệt Thiên Dương dẫn người tới thì anh, Đông Tử, Ngưu Thắng cùng đi tới Thanh Phong Trại nơi đó, thời điểm chiếm được Thanh Phong Trại thì phải cẩn thận lời của Liệt Thiên Dương cảnh báo.

Các ngươi mang nhiều ống phóng rốc-két, nếu như thời cơ phù hợp thì đem Liệt Thiên Dương cùng Nhạc Trọng cùng giết đi.- Vâng!Trương Báo gật gật đầu.Hai ngày sau đó Liệt Thiên Dương đem hơn ba trăm tên người sống sót giao cho Đào Chính Nghĩa, hơn nữa mang đến địa chỉ di chuyển gần đây của Nhạc Trọng.

Liệt Thiên Dương với tư cách là rắn rít địa phương, đối với khu vực này rõ như lòng bàn tay, thủ hạ mới của hắn không ngừng nhìn chằm chằm vào hướng đi của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng di chuyển nơi nào thì hắn đều biết rõ.Đào Chính Nghĩa cũng không có nuốt lời, thoáng cái xuất ra hai doanh tổng cộng một ngàn người do Trương Báo dẫn dắt, đi về phía thế lực của Nhạc Trọng.Đào Chính Nghĩa co lực lượng vũ trang nói cho đúng đã có được năm doanh hai ngàn năm trăm người.

Bộ đội của hắn mở rộng lợi hại như thế, trang bị vũ trang không đủ, rất nhiều chiến sĩ đều chỉ có thể được phân phối một khẩu súng ngắn 54, thậm chí là đại khảm đao, dưa hấu đao, đao mổ heo các loại.

Nhưng mà dựa theo suy nghĩ của Đào Chính Nghĩa thì chỉ cần co được lực lượng nhiều người là giải quyết được nhiều chuyện.Đương nhiên ở năm doanh đó mỗi một doanh đều có bộ đội tinh nhuệ, những bộ đội tinh nhuệ này có trang bị mạnh nhất tốt nhất, thực lực mạnh nhất.

Đây mới là át chủ bài của Đào Chính Nghĩa.Lúc quân của Đào Mộc Trấn đang di chuyển thì ở phía tây cách đó năm cây số, mười tên chiến sĩ giấu trên mái nhà màu bạc giám thị con đường, nếu như có xe đi qua, tuyệt đối không thoát khỏi mắt của bọn họ.Một gã nam sinh dáng người gầy yếu ăn mặc quần áo sạch sẽ nói ra:- Lớp trưởng, anh nghỉ ngơi một chút a!

Đến lượt tôi đến!Mười người này chính là trinh sát của Nhạc Trọng ở Thanh Phong Trại tổ kiến ra, mỗi một người đều là người cường hóa cấp 8 trở lên.

Trong đó lớp trưởng Quách Tuyền là người cường hóa cấp 10.

Bọn họ ở đây từ khi Nhạc Trọng mang theo vũ khí ở quân doanh về được bốn ngày rồi.Khi bầy heo đột kích đã làm cho Thanh Phong Trại của Nhạc Trọng tổn thất thảm download ebook mới nhất tại kktruyen.com trọng, nhưng mà cũng tạo ra rất nhiều người cường hóa cấp thấp.- Tôi giám thị một hồi, Hứa Dương!

Anh nghỉ ngơi trước đi.Quách Tuyền nhìn qua nam sinh kia cười rộ lên, đột nhiên hai mắt ngưng tụ, trầm giọng nói:- Có biến!

Nhanh chóng báo cáo tổng bộ, địch nhân tấn công.Chỉ thấy ở phương xa có một đoàn xe dài đang chạy về hướng căn cứ của bọn họ.- Có địch nhân công tới.

Chủ lực của đoàn xe Jeep, xe tải, xe buýt, nhân số không rõ.

Không có bộ binh chiến xa...Một gã chiến sĩ cầm bộ đàm quân dụng gọi đi.

Tuy hắn được chọn làm chiến sĩ trinh sát, nhưng mà trước kia không có quá nhiều kinh nghiệm làm chuyện này, tự nhiên không cách nào báo cáo một cách chính xác địch nhân là bao nhiêu.

Hắn chỉ có thể nói ra một ít tình báo trọng yếu mơ hồ.

Chương 269: Quách Tuyền. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comQuách Tuyền nhìn qua tên chiến sĩ kia hỏi:- Như thế nào đây?

Tổng bộ có dặn dò gìTên chiến sĩ kia nói:- Tổng bộ hạ đạt mệnh lệnh!

Bảo chúng ta tận lực làm chậm bước chân của địch nhân lại.

Phá hủy chiếc xe bọc thép đầu tiên, chúng ta có thể tự hành lui lại.Tên trinh sát này là tinh anh dưới trướng của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng không muốn bọn họ hi sinh vô ích.

Mười người mà ngăn mấy trăm người là chuyện khó khăn.Khóe miệng Quách Tuyền nhếch lên, vỗ vỗ hai cây QLB06 35 li là súng phóng lựu hạng nhẹ bên người và nói:- Một đoàn xe bọc thép!

Tổng bộ cũng quá coi thường chúng ta!

Có thằng này thì chúng ta ít nhất cũng xử được năm chiếc xe bọc thép!

Mọi người có lòng tin hay không!- Có!Chín tên chiến sĩ còn lại đồng thanh đáp.Bọn họ là lính trinh sát cho nên có một cây tiểu liên 03 đời mới, bốn quả lựu đạn khoai lang, mặc vừa vừa mới chế ra áo da rắn đặc chế, còn có hai cây QLB06 35 li súng phóng lựu hạng nhẹ, tổng cộng hai mươi bốn quả lựu đạn.

Phải nói là trang bị tận răng.

Bọn họ sau khi chiên đấu với heo biến dị xong đạt được dũng khí, tự tin cùng cường hóa, hơn nữa còn có trang bị hiện đại làm sĩ khí và lòng tin tăng lên rất cao.Quách Tuyền thoả mãn nhìn qua đám chiến sĩ này, bắt đầu hạ đạt một loạt mệnh lệnh.Đoàn xe dài này càng ngày càng tiếp cận căn nhà bạc này.Quách Tuyền nhìn qua mái nhà cầm lấy QLB06 35 li nhắm vào chiếc xe jeep Dongfeng quân dụng chạy đầu tiên.Khi chiếc jeep Dongfeng này chạy cách tòa nhà chừng trăm mét thì Quách Tuyền bóp cò, cơ hồ là cùng lúc đó chiến sĩ Hứa Dương bên cạnh cũng bóp cò.Hai tiếng nổ mạnh, hai phát súng phóng lựu bắn vào chiếc xe jeep Dongfeng, một viên bắn lên bình xăng xe jeep Dongfeng, trực tiếp làm cho chiếc xe jeep Dongfeng nổ thành quả cầu lửa.Đột nhiên đã bị công kích, cả đoàn xe lâm vào hỗn loạn.

Bọn họ căn bản chưa từng cầm vũ khí hiện đại chiên đấu với nhân loại, có cỗ xe muốn lui về phía sau.

Có cỗ xe muốn chạy tới, từng chiếc xe đụng vào nhau.

Người trên hai chiếc xe nhau nhau va chạm thì mười người trong xe chết tại chỗ.Quách Tuyền cũng không ngờ công kích của hắn lại tạo thành hiệu quả này, hắn lập tức cầm QLB06 35 li lên và xạ kích tự do vào đoàn xe.Từng phát đạn phóng lựu bắn vào đoàn xe dài, đem từng chiếc xe Jeep, xe jeep Dongfeng trực tiếp nổ ra.

Làm cho đoàn xe dừng lại, từ bên trong có vô số tay súng nhân loại chạy ra ngoài.Lính của Đào Chính Nghĩa cho tới nay chỉ chiến đấu với tang thi và biến dị thú, không có chiến đấu với nhân loại có vũ khí hạng nặng, căn bản không có kinh nghiệm đối đầu với vũ khí hạng nặng.

Bây giờ lâm vào công kích thì hỗn loạn, hơn một ngàn người dưới súng phóng lựu thì gào khóc chạy trốn, tự chà đạp nhau chết và tổn thương thảm trọng.- Ẩn nấp! !

Ẩn nấp!Trương Báo từ trên xe lao xuống và gào lên.Xông vào trong xe, trừ hai doanh chiến sĩ hạch tâm của huyện Trữ Quang có kinh nghiệm chiến đấu và trang bị tốt ra.

Những người còn lại thay nhau bỏ chạy tứ tán.Bộ đội huyện Trữ Quang vừa ẩn nấp thì Quách Tuyền cùng Hứa Dương nhắm bắn vô cùng nhẹ nhàng, bắn từng chiêc xe tan vỡ.- Xông lên cho tao!Trương Báo nhìn qua đạn phóng lựu không ngừng bắn ra từ trong căn nhà màu bạc, trên mặt hiện ra thần sắc dữ tợn.

Hắn bảo hai doanh tinh nhuệ xông lên, đồng loạt công kích về phía căn nhà màu bạc bên kia đường.Trương Báo và mấy tên chiến sĩ trang bị tốt xua đuổi hai doanh pháo hôi kinh hồn táng đảm xông lên phía trước.- Tới tốt!Chú ý thì thấy vài trăm người bên kia đang công kích về bên này, liếm liếm bờ môi, từ trong cửa sổ căn nhà màu bạc không ngừng công kích vào hai doanh pháo hôi đang xông qua.Làn đạn dày đặc bắn thẳng vào trong doanh pháo hôi, trực tiếp làm hơn mười tên pháo hôi chết và tổn thương, sắc mặt của đám pháo hôi đại biến, lập tức bỏ chạy ra phía sau.Trương Báo giận dữ, liên tiếp dẫn người xử bắn những tên pháo hôi dám bỏ chạy, lúc này mới dừng xu thế tan vỡ của đám pháo hôi.Sau đó Trương Báo lại tổ chức hai đội pháo hôi công kích qua tòa nhà màu bạc bên kia, mỗi một lần công kích chỉ chết mấy người, thế tiến công chợt sụp đổ, những người sống sót ngay cả dũng khí bắn vào tòa nhà màu bạc cũng không có.Liệt Thiên Dương nhìn qua Trương Báo tổ chức đám người không có kết cấu nào, liền nói ra:- Như vậy không được!

Báo ca, hay là cho hai doanh tinh nhuệ lên đi.Doanh tinh anh chính là điểm chí mạng của Đào Chính Nghĩa, cũng là bảo bối của huyện Trữ Quang.

Chính là vì như thế Trương Báo lúc này mới dùng lực lượng của hai doanh pháo d o wn lo ad.

PRC- .m ớ i n,hấ t tại k.k,t ruy en-.co m- hôi xông qua tòa nhà màu bạc kia, nhưng mà hắn không nghĩ tới đám pháo hôi này lại nhát gan như vậy.Trương Báo xanh mặt nhìn chằm chằm vào Liệt Thiên Dương lạnh lùng nói:- Liệt Thiên Dương!

Mày không phải nói bọn chúng không có đạn dược sao?

Những súng phóng lựu kia là cái gì?Nếu không phải Liệt Thiên Dương nói Nhạc Trọng đã hao hết đạn dược, Đào Chính Nghĩa có lẽ còn phải xem xét quan hệ với Nhạc Trọng một chút đấy, dù sao giết địch một ngàn, tự tổn tam trăm.

Cùng thế lực lớn giao chiến thì không có thư thái thoải mái chiếm thế lực nhỏ.

Chiếm đoạt những thế lực kia Đào Chính Nghĩa liên tiếp một phát động công kích, dễ dàng tiêu diệt và chiếm được lực lượng vũ trang của thế lực nhỏ.Liệt Thiên Dương cũng có chút buồn bực nói:- Khả năng mấy ngày nay bọn chúng tìm được một doanh quân đội.Liệt Thiên Dương hận Nhạc Trọng đến phải chết, thực lực thế lực Nhạc Trọng tăng trưởng thì hắn tràn ngập ghen ghét và hâm mộ.Trương Báo nhìn Liệt Thiên Dương, trầm giọng ra lệnh:- Nhân số trong tòa nhà màu bạc kia không nhiều.

Mày đi tiêu diệt bọn chúng đi.Trong mắt Liệt Thiên Dương hiện ra thần sắc dữ ọợn, hắn cũng không phải là tay sai của Đào Chính Nghĩa, Trương Báo này dám dùng hắn làm bia đỡ đạn.Dữ tơn hiện ra trong mắ của Liệt Thiên Dương, một gã trung niên cao lớn vẻ mặt lạnh lùng, hai mắt như đao, thân thể khôi ngô tên là Ngưu Thắng cùng một gã tóc nhuộm vàng, mang trên mặt vẻ hung ác và trẻ tuổi tên là Đông Tử yên lặng đi tới.Trương Báo, Ngưu Thắng, Đông Tử đều là người tiến hóa dưới trướng của Đào Chính Nghĩa, tập trung lực lượng lớn nhất của thế lực bồi dưỡng bọn họ.

Đào tạo bọn họ thành cường giả của thế lực.Liệt Thiên Dương cũng biết Ngưu Thắng, Đông Tử là hai gã người tiến hóa thực lực cường hoành, hắn cưỡng chế tức giận trong lòng, nhìn qua Trương Báo nói ra:- Tôi sẽ đi tiêu diệt bọn chúng!Nói xong Liệt Thiên Dương thoáng nhảy ra công sự che chắn, toàn thân vòi rồng vờn quanh, hắn xông qua tòa nhà màu bạc bên kia.- Liệt Thiên Dương!Nhìn thấy Liệt Thiên Dương toàn thân có vòi rồng vây quanh, Quách Tuyền và đám chiến sĩ còn lại biến săc.

Bọn họ ngày xưa đều là người sống sót e sợ dâm uy của Liệt Thiên Dương và sống dưới sinh hoạt thống khổ, chứng kiến bá chủ Thanh Phong Trại ngày xưa thì cảm xúc tự nhiên dao động.Trong chớp mắt, làn đạn dày đặc như mưa bắn qua phía Liệt Thiên Dương bên này.Liệt Thiên Dương chỉ thu hút đạn dược.

Cũng không có cường công tòa nhà bạc, hắn lập tức quay người đào tẩu, đại bộ phận đạn bắn không trúng, một ít đạn bắn vào thì bị vòi rồng thổi lệch hướng.

Chương 270: Quách Tuyền. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMấy lần chớp động thì Liệt Thiên Dương cũng thoát đi không thấy bóng dáng, chỉ còn lại lính của huyện Trữ Quang và bộ đội của Nhạc Trọng giằng co với nhau.Trương Báo nhìn thấy Liệt Thiên ch-ỉ-n.h sửa bở i .k k tru yen.com Dương lâm trận bỏ chạy thì nghiến răng nghiến lợi mắng:- Thằng khốn nạn chó chết!Ngưu Thắng nhướng mày, hắn nhìn qua Trương Báo hỏi:- Làm sao bây giờ?

Báo ca, cho chiến sĩ tinh anh lên sao?Những pháo hôi này không đáng tin cậy, có thể đánh rớt tòa nhà màu bạc này cũng chỉ có tinh anh của huyện Trữ Quang mới làm được.Trương Báo do dự một chút.

Thế lực của Nhạc Trọng có đạn dược còn có vũ khí hạng nặng, đây là điểm làm hắn cố kỵ.

Nhưng mà hắn chần chờ một hồi và ra lệnh:- Lại cho một liên đội tinh anh xông lên.Lập tức một loạt chiến sĩ khom người cẩn thận từng li từng tí từ bốn phương tám hướng lao thẳng qua phía tòa nhà màu bạc.Mà chiến sĩ tinh anh của huyện Trữ Quang đều từng đánh nhau với tang thi, là lão binh nhìn thấy máu.

Tuy bọn họ rèn luyện hằng ngày còn kém xa quân đội, không phải đám pháo hôi này có thể làm so sánh được.Hàng loạt tên chiến sĩ vây quanh tòa nhà màu bạc, chiến sĩ trinh sát trong tòa lầu bạc cảm thấy áp lực.

Bọn họ từ trên cao nhìn xuống không ngừng bắn phá về phía đám chiến sĩ của huyện Trữ Quang đang xông tới.Những tên chiến sĩ của huyện Trữ Quang dưới làn đạn dày đặc chết tổn thương ba người, những người còn lại thì nhao nhao tìm công sự che chắn ẩn nấp, lại không ngừng xạ kích vào phía tòa nhà bạc.

Song phương triển khai bắn nhau kịch liệt.Khu vực này đạn bay như mưa, một viên đạn bắn xuyên đầu của chiến sĩ trinh sát.

Trực tiếp tiêu diệt hắn.

Trong tòa nhà bạc hi sinh người đầu tiên.- Lão Ngũ!Quách Tuyền nhìn qua chiến hữu chết bên cạnh hắn, hai mắt đỏ thẫm giống như dã thú bị thương gầm lên, lại liên tục xạ kích ra ngoài, hai phát lựu đạn bắn lên một đống đất nhỏ, hai tên chiến sĩ nấp sau đống đất nhỏ của huyện Trữ Quang bị nổ chết.- Địch nhân thật ngoan cường.Trương Báo nhìn qua tòa nhà màu bạc bên kia, khẽ chau mày.

Thế lực mà bọn họ công kích trước kia đại bộ phận chỉ bắn vài lần và tiêu diệt vài người thì tinh thần đối phương tan rã sụp đổ, sau đó bị bọn họ lại đi vào tiếp thu chiếm đoạt.Tuy Quách Tuyền chỉ có mười chiến sĩ, nhưng mà trang bị tốt, đạn dược sung túc, lại áp chế người của huyện Trữ Quang không ngẩng đầu lên được, tổn thất không nhỏ.Trương Báo nhìn thấy người của mình tấn công hai mươi phút rồi mà không đoạt được tòa nhà màu bạc, sắc mặt tái nhợt ra lệnh:- Liên thứ ba xông lên, liên thứ tư dùng hỏa lực áp chế người ở trên lầu yểm hộ!

Cần phải tiêu diệt địch nhân trong nhà.Trương Báo vốn muốn bảo tồn thực lực của quân tinh anh, đợi đến lúc Đào Mộc Trấn và Nhạc Trọng quyết chiến thì tinh anh sẽ tấn công vào, hắn không ngờ chỉ chiếm tòa nhà màu bạc này còn khó khăn như vậy.Tinh anh của huyện Trữ Quang cũng gia nhập vào vòng chiến, bỗng nhiên áp lực của tòa nhà màu bạc tăng lên cao, dưới làn đạn như mưa, một tên chiến sĩ bị trúng đạn.

Nhưng mà bọn họ mặc áo giáp da rắn nước trên người, chỉ cần không phải bị bắn vào đầu thì sẽ sống sót.

Chiến đấu kịch liệt như vậy chỉ có hai người bị bắn vào đầu chết, chiến sĩ còn lại vẫn sống sót.Nhưng mà liên thứ ba và thứ tư của huyện Trữ Quang gia nhập vào chiến đấu, dưới hỏa lực cường đại áp chế, Quách Tuyền bị hỏa lực của đối phương áp chế không ngóc đầu lên được.Trương Báo nhìn thấy cuộc chiến này phe mình đang chiếm ưu thế, lông mày của hắn cũng nhíu lại.

Tinh anh của huyện Trữ Quang và người của Quách Tuyền trong tòa nhà xạ kích nhau, cũng không dám công kích vào trong, tiếp tục như vậy không biết phải mất bao lâu mới đánh vào nhà được.Bọn người Trương Báo chủ yếu là thiếu đi vũ khí hạng nặng, nếu như bọn họ có trọng pháo thì tòa nhà nhỏ này chỉ một viên pháo là tiêu diệt được ngay.- Lại cho liên thứ ba liên tục công kích! !

Cần phải tiêu diệt toàn bộ địch nhân!Trương Báo hung dữ ra lệnh.

Hắn đã ở chỗ này quá lâu rồi, hắn không muốn lãng phí thời gian thêm nữa.Dưới mệnh lệnh của Trương Báo thì tinh anh liên ba bao vây mọi phía, khom người tiến hành công kích mấy người Quách Tuyền đang ở trong tòa nhà.- Đến!

Giết hết lũ khốn này!Quách Tuyền vừa nhìn thấy tinh anh liên ba công kích liên tục, nhổ ra một miếng nước bọt, cầm súng phóng lựu bắn ra mấy phát.Ở gần tòa nhà màu bạc không có công sự che chắn, đám chiến sĩ tinh anh liên ba tổn thất thảm trọng.Một viên đạn phóng lựu này nổ tung bên người của một tên tinh anh, tên này trực tiếp nổ tang xác.

Súng tiểu liên bên phe Nhạc Trọng có ưu thế hiện đại và xạ kích chính xác, một đám tinh anh ngã xuống liên tục.Dưới tình huống chiến hữu không ngừng chết đi như vậy, sĩ khí của tinh anh liên ba sụp đổ, giống như thủy triều rút lui.

Dù sao bọn họ cũng không được huấn luyện nghiêm khắc và có tinh thần chức nghiệp như quân nhân.

Bọn họ lúc này có thành quả duy nhất là diệt được năm trinh sát mà thôi.Sinh sát của Nhạc Trọng cũng giảm bớt còn năm người.- Đáng chết!Trương Báo chau mày, hắn cảm giác được thế lực của Nhạc Trọng quá khó giải quyết.

Ngay cả lực lượng của hắn đông như vậy mà không chiếm được tòa nhà bạc này, những người trong tòa nhà bạc cũng thể hiện ra ý chí và kinh nghiệm được rèn luyện hằng ngày, chuyện này làm cho hắn sinh ra bất an.- Không thể kéo dài!

Đông Tử, mày qua giải quyết bọn chúng!Trương Báo nhìn qua Đông Tử trầm giọng ra lệnh.Trong mắt Đông Tử hiện ra hàn quang, phát động kỹ năng Ảnh Bộ cường hóa hai lần, hắn vốn là người tiến hóa loại hình nhanh nhẹn, phát động Ảnh Bộ thì tốc độ vượt qua người thường mười một lần.Đông Tử vừa phát động công kích thì thân thể giống như quỷ mị lao thẳng về phía căn nhà màu bạc.Quách Tuyền và bốn chiến sĩ còn lại nhìn qua Đông Tử là người tiến hóa, giơ súng điên cuồng bắn qua phía của Đông Tử bên này, nhưng mà con mắt của bọn họ chỉ nhìn thấy quỹ tích di động của Đông Tử nhưng mà tay cầm súng không theo kịp tốc độ của mắt.Đông Tử hiện di chuyển thành hình chữ Z đi tới gần tòa nhà màu bạc, nương vào kỹ năng câp ba cảm giác nguy hiểm né tránh công kích.

Mặc dù là đạn thương nhưng trúng vào người cũng lấy mạng của hắn, nhưng mà nếu không bắn trúng thì dù là đạn 35 li cũng không làm gì hắn được cả.Vẻ mặt Đông Tử đắc ý né qua tất cả viên đạn, vọt tới trước tòa nhà màu bạc này, mấy cánh cửa sổ đã bị đạn bắn nát rồi, hắn một cước đá bay cánh cửa ngăn cản đường đi.Cánh cửa nhà bị Đông Tử một cước đá văng, sắc mặt đắc ý của hắn biến thành tro tàn.Oanh một tiếng vang thật lớn, vào lúc cánh cửa lớn của tòa nhà bị Đông Tử đá văng thì Quách Tuyền bố trí quả lựu đạn khoai lang ở cửa cũng nổ tung, lực nổ khủng bố thôn phệ Đông Tử hoàn toàn, trực tiếp nổ bay đầu của Đông Tử, thân thể cũng bị nổ rách tung tóe bay ngược ra phía sau.- Đông Tử!

Hỗn đản đáng chết! !Trương Báo nhìn thấy Đông Tử là người tiến hóa thực lực cường hoành bị lựu đạn nổ chét, trong mắt tràn ngập phẫn nộ và sợ hãi.

Chương 271: Tiếp việnChỉnh sửa : kktruyen.comNgười tiến hóa có được ưu thế trời sinh, một khi trưởng thành thì ưu thế mạnh hơn người cường hóa bình thường nhiều lắm.

Nếu như ở đất bằng, Đông Tử là người tiên hóa nhanh nhẹn giải quyết bọn người Quách Tuyền quá dễ dàng, nhưng mà hắn nhất thời sơ suất bị Quách Tuyền chế tạo cạm bẫy giết chết.

Chuyện này làm cho Trương Báo tự hào vì mình là người tiến hóa lại thập phần phẫn nộ cùng sợ hãi, trong nhận thức của hắn thì người tiến hóa là tồn tại bách chiến bách thắng.

Nhưng mà Đông Tử là người tiến hóa lại bị giết chết thì nhận thức của hắn vỡ tan hoàn toàn.Đông Tử bị giết, sĩ khí của chiến sĩ huyện Trữ Quang giảm mạnh.

Đông Tử, Trương Báo, Ngưu Thắng chính là người tiến hóa mạnh nhất của huyện Trữ Quang, người mạnh như vậy trong quá trình đánh chiếm tòa nhà bạc lại bị năm tên người cường hóa nhỏ nhỏ tiêu diệt thì quá đáng sợ.- Ha ha, tiêu diệt vương bát đản kia rồi1Trong tòa lầu màu bạc, Quách Tuyền và bốn chiến sĩ còn lại cười ha hả.Đông chỉ.n,h s ử a.

-bở.i kkt r-u yen .-co-m Tử là tốc độ né tránh viên đạn vô cùng mạnh mẽ, làm cho bọn người Quách Tuyền nhìn thấy thực lực khủng bố của người tiến hóa.

Nhưng mà cường giả như vậy chết trong tay của bọn họ thì đó là vinh hạnh lớn lao.Một tên chiến sĩ nhìn qua Quách Tuyền có chút bận tâm nói ra:- Lớp trưởng.

Đạn của chúng ta không nhiều lắm, mỗi lần bọn chúng đột kích thì chúng ta lại tiêu hao một số đạn.

Đạn pháo phóng lựu chỉ còn bốn quả.

Lựu đạn thì còn tới ba mươi chín quả.

Chỉ sợ chúng ta không chống đỡ được lâu.Bởi vì phải bắn áp chế đối phương, viên đạn tiêu hao cũng thật lớn, đạn dược sắp hao hết.Quách Tuyền lấy ra một bình nước sôi và thản nhiên nói ra:- Đợi chúng tới gần thì dùng lựu đạn nổ chết bọn chúng!Quách Tuyền nhìn qua bốn chiến sĩ còn lại chân thành nói ra:- Thật có lỗi, vốn phá hủy một chiếc xe bọc thép xong là tôi có thể mang các anh đi.

Nhưng mà bây giờ chỉ sợ tôi đã liên lụy các anh ở nơi này rồi!Mọi người nhìn thấy Quách Tuyền xin lỗi thì cười ha hả:- Lớp trưởng, anh quá khách khí! !

Chúng tôi nguyện ý cùng anh chiến đấu ở chỗ này tới cùng.

Chúng ta đã tham gia quân ngũ, một ngày nào đó sẽ chết trong chiến đấu.

Không phải chết trận trong tay nhân loại thì cũng chết trong tay của tang thi, có thể cùng lớp trưởng giết được nhiều người như vậy thì tôi không có gì tiếc nuối!

Mười tám năm sau lại là hảo hán, ha ha ha...- Đúng rồi!

Lớp trưởng, giết người hỗn đản như vậy chúng ta đã đủ vốn rồi."..."

Mấy chiến sĩ còn lại nhao nhao hưởng ứng.

Tuy bọn họ bị buộc vào tuyệt cảnh.

Nhưng mà sĩ khí không có sụp đổ, bọn họ từng ở trong Thanh Phong Trại trải qua sinh hoạt như cái xác không hồn, là Nhạc Trọng mang bọn họ vào trong quân, lại cho bọn họ vượt qua những ngày tốt lành, cho bọn họ lực lượng và tôn nghiêm, dẫn đầu bọn họ đi tới thắng lợi.

Bọn họ nguyện ý vì Nhạc Trọng mà chiến.Đúng lúc này ánh đao chớp động.

Vách tường phía sau căn nhà màu bạc bị chém ra, Nhạc Trọng bước vào trong, nhìn qua mấy chiến sĩ này và nói:- Yên tâm, các anh sẽ không chết!- Doanh trưởng!- Doanh trưởng, ngài đến!"..."

Chứng kiến Nhạc Trọng xuất hiện, Quách Tuyền bọn hắn năm người đều hưng phấn đứng lên.Nhạc Trọng vỗ vỗ vai của Quách Tuyền nói:- Lúc này là nhờ các anh ngăn chặn bọn chúng.

Cùng tôi đi tiêu diệt bọn chúng nào!Lúc này bọn người Quách Tuyền là lính trinh sát ngăn cản được tiến công của huyện Trữ Quang lâu như vậy, cực kỳ vượt quá dự đoán của Nhạc Trọng rất nhiều.

Dù sao bọn người Quách Tuyền muốn thế nào cũng chỉ có mười người, bọn họ đối mặt với hai doanh một ngàn người của huyện Trữ Quang đấy.Bọn người Quách Tuyền cố gắng làm cho phía của Nhạc Trọng có thời gian phản ứng quý giá, một cái lưới lớn đang vây quanh đám người xâm lược này.- Vâng!Bọn người Quách Tuyền hưng phấn đáp ứng.Nhạc Trọng mang cái bao lớn vứt trên mặt đất, bên trong lộ ra rất nhiều băng đạn.

Bọn người Quách Tuyền vừa nhìn thấy băng đạn thì cầm lên bổ sung vào đạn dược tiêu hao của mình.Nhạc Trọng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, trước khi bước ra khỏi tòa nhà hắn phải nhìn tình hình của địch nhân.Trương Báo do dự một hồi, hạ đạt lệnh công kích lần nũa.Dưới bức bách của Trương Báo thì liên ba cũng xông lên tấn công lần nữa.Nhạc Trọng nhìn thấy chiến sĩ liên ba của huyện Trữ Quang xông lên thì cười lạnh, lập tức lấy súng tiểu liên ra không ngừng bắn phá vào trong đám địch nhân bên dưới.Tài bắn súng của Nhạc Trọng lúc này được tôi luyện rất không tồi, dưới xạ kích của hắn thì từng chiến sĩ của liên ba bị bắn thành cái sàng.Những tên chiến sĩ liên ba lúc này nhao nhao xạ kích về phía của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng không có ý né tránh, mặc cho đạn bắn vào người, chợt nhao nhao lùi lại, dưới hỏa lực hung mãnh của Nhạc Trọng thì địch nhân không ngừng ngã xuống, từng tên chiến sĩ lâm vào tử vong.Hơn hai mươi mấy tên liên ba bị Nhạc Trọng bắn chết thì sĩ khí của tinh anh liên ba sụp đổ, giống như thủy triều lui ra phía sau, chỉ để lại thi thể và thương binh trên đất.Trải qua mười mấy lần công kích, chiến sĩ tinh anh liên ba chết và tổn thương mấy chục người, cả đại đội cơ hồ chết tổn thương vượt qua một nửa, sĩ khí cơ hồ hoàn toàn sụp đổ.

Cho dù là quân đội quốc gia trước tận thế mà tổn thất quá nửa thì sĩ khí cũng sụp đổ, càng đừng đề cập tới những dân binh vũ trang không được huấn luyện bao nhiêu này.Cũng chỉ có tang thi là cái xác không hồn không có trí tuệ cùng biến dị thú đẳng cấp cao và có năng lực thần bí mạnh mẽ mới có thể tiếp tục công kích trong tình huống này.Trương Báo cắn răng một cái, hung dữ ra lệnh:- Mang chúng lên đi!

Mang bốn ống phóng rốc-két ra đây, cần phải công phá tòa nhà bạc kia, toàn diệt địch nhân!Trương Báo lúc này mang theo tổng cộng bốn mươi ống phóng rốc-két, hắn định dùng vũ khí hạng nặng tiêu diệt Nhạc Trọng cùng Liệt Thiên Dương, nhưng mà không nghĩ tới một tòa nhà nhỏ hỏa lực không bao nhiêu lại bức hắn phải sử dụng loại vũ khí này, làm hắn không thể không đau lòng hủy diệt tòa nhà màu bạc.Bốn mươi ống phóng rốc-két là vũ khí hạng nặng của huyện Trữ Quang, được xem như bảo bối, số lượng cũng không nhiều.

Trương Báo sử dụng cũng phi thường cẩn thận.

Nếu như không phải bức tới tình trạng bất đắc dĩ, Trương Báo sẽ không sử dụng vũ khí quý giá này.Nếu như Trương Báo không phải bị bức tới cảnh khó coi này thì hắn không dùng tới.- Bốn mươi ống phóng rốc-két! !

Rốt cục cũng vận dụng vũ khí hạng nặng sao?Nhạc Trọng nhìn thấy bốn gã mang bốn ống phóng rốc-két đi ra, lạnh lùng cười cười, hắn điểm qua hư không, bốn đoàn ma viêm lăng không hiện ra và như sét đánh bay tới chỗ đám vũ khí hạng nặng.Nương theo bốn tiếng nổ thì bốn mươi ống phóng rocket kia cũng nổ tung theo, trực tiếp làm cho bốn tên cầm vũ khí và tám tên chung quanh bị nổ tung, nổ bị thương vô số, âm thanh rên rỉ thống khổ không ngừng vang lên.Sau khi kỹ năng ma viêm này tăng lên cấp hai thì Nhạc Trọng thao túng ma viêm càng thêm thuận buồm xuôi gió, tiện tay là có thể ngưng tụ ra bốn ma viêm, công kích địch nhân phương xa.

Chương 272: Cướp lấy huyện Trữ Quang. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comPhá hủy bốn mươi ống phóng rốc-két thì Nhạc Trọng trực tiếp lấy ra hai khảu QZ8 là súng máy hạng nặng nhắm vào đám địch nhân bên kia.Súng máy hạng nặng là vũ khí giết chóc điên cuồng, ngọn lửa của nó phụt ra thì mỗi tên chiến sĩ tinh anh bị trúng đạn thì trực tiếp gãy ngang thân thể, đầu lâu nổ tung, bả vai nát bấy, tứ chi chia lìa, hình thành một màn huyết tinh tàn bạo.Những tên tinh anh kia giống như con dê đợi Nhạc Trọng đồ sát, chỉ chốc lát hai mươi mấy tên giống như con sâu cái kiến bị giết sạch, chết tổn thương thảm trọng, sĩ khí của bọn chúng sụp đổ hoàn toàn, chạy trốn tới một nơi ẩn mật nấp, nghĩ đến một màn vừa rồi thì bọn chúng lạnh run.- Người cường hóa?

Không ngờ là cao thủ!

Lúc này tấn công chỉ sợ thất bại rồi, chỉ có rút lui mới là con đường thích hợp nhất.- Lập tức lui lại nào!Trương Báo nhìn qua chiến sĩ tinh anh liên ba, liên bốn liên tục bị giết, biến sắc, nhanh chóng hạ đạt lệnh lui quân.Hai doanh chiến sĩ của huyện Trữ Quang nghe được lệnh rút lui thì mỗi người đều nhanh chóng chạy về phía xe, ai cũng không muốn sống ở chỗ này."..."

Hai doanh chiến sĩ của huyện Trữ Quang đang muốn lên xe chạy trối chết, lại trông thấy một màn khiến bọn họ há hốc mồm, lui ra phía sau.- Hết!

Đằng sau bị ngăn chặn!- Xe tăng!

Đó là xe tăng!

Trời ạ, không ngờ là xe tăng.Khi xuất hiện bốn chiếc xe tăng T69 thì chiến sĩ của huyện Trữ Quang còn lại hiện ra thần sắc tuyệt vọng, bọn họ không có át chủ bài chống lại xe tăng a.Trương Báo nhìn qua bốn chiếc xe tăng T69, trên mặt biến thành trắng bệch.- Xe tăng! ! !

Bọn chúng thậm chí có xe tăng! !

Tại sao bọn chúng có thứ này?Xe tăng, đây là vua của vũ khí bộ binh đấy, tùy tiện một pháo là có thể bắn người tiến hóa như Trương Báo trở thành cặn bã.

Huyện Trữ Quang có hai doanh binh lực nhưng trước mặt một phát đạn của xe tăng là có thể hoàn toàn nát bấy, đây là đồ sát đơn phương a.- Báo ca!

Chúng ta mau chạy đi! !

Nếu ở lại chỗ này chỉ biến thành tù binh của Nhạc Trọng mà thôi.Ngưu Thắng đi tới trước ngươi của Trương Báo, sắc mặt trắng bệch nói ra.

Hắn đã nhìn thấy từng chiếc xe quân đội chở súng máy hạng nặng đang chạy tới đây, đó là quân chủ lực của Nhạc Trọng đang tới nơi này.Nếu như bộ đội chủ lực của Nhạc Trọng chạy tới thì không ai đi được cả.Trương Báo nhìn qua xe quân đội và xe tăng đang chạy tới, thập phần tinh tường bằng vào lực lượng của bọn họ không cách nào ngăn cản đại quân của Nhạc Trọng nghiền áp, vì vậy cắn răng quyết định thật nhanh cùng Ngưu Thắng hai người bỏ qua hai doanh mà chạy trốn.Trương Báo, Ngưu Thắng hai gã thủ lĩnh vừa trốn, sĩ khí của đám người huyện Trữ Quang không còn một tia, nhao nhao sụp đổ hoàn toàn.- Vứt bỏ vũ khí, đầu hàng không giết! !

Đầu hàng không giết!Bộ đội của Nhạc Trọng vây lại và đem đại bộ phận chiến sĩ của huyện Trữ Quang bắt lại.

Một phần nhỏ chiến sĩ huyện Trữ Quang may mắn tránh được bộ đội của Nhạc Trọng đuổi bắt.Lúc này bởi vì Quách Tuyền biểu hiện xuất sắc, tranh thủ thời gian quý giá cho Nhạc Trọng mà chỉ tổn thất năm người, bắn chết và đả thương chín mươi tám địch nhân, tù binh địch nhân sáu trăm tám mươi bảy người, lại còn tiêu diệt một tên người tiến hóa nhanh nhẹn.

Thu được trang bị hai doanh và xe cộ.- Doanh trưởng!

Ngài tìm tôi có chuyện gì?Lưu Nhị Hắc vẻ mặt hưng phấn đi vào bên người Nhạc Trọng.

Vừa rồi hắn mang binh đuổi theo bắt lấy đám chiến sĩ bỏ chạy của huyện Trữ Quang, đây là chuyện cực kỳ sảng khoái.Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:- Anh dẫn người áp tải tù binh vào trong trấn.

Tôi dãn binh đi tấn công huyện Trữ Quang, trước khi tôi trở về thì anh phải giữ vững vị trí của Đào Mộc Trấn!

Anh chỉ cần phối hợp với Trần Minh cùng giữ vững vị trí của Đào Mộc Trấn, đây là đại công!Lưu Nhị Hắc ưu điểm lớn nhất chính là phục tòng mệnh lệnh:- Vâng!

Doanh trưởng!Nhạc Trọng khẽ gật đầu mang theo Trương Ngưu Giang, Hùng Chính hai chi bộ đội chủ lực trang bị tận răng và bốn chiếc xe tăng T69 đi tiếp, thu hoạch rất nhiều đạn dược mau chóng lao thẳng tới huyện Trữ Quang, trong tận thế kẻ yếu chỉ là miếng mồi cho cường giả chiếm đoạt.

Huyện Trữ Quang cho hai doanh tấn công Nhạc Trọng, hiển lộ là huấn luyện chưa đủ, sĩ khí không cao, ý chí chiến đấu không được, trang bị khuyết thiếu vũ khí nặng.

Nhạc Trọng tự nhiên sẽ không bỏ qua khối thịt mỡ này.Thời điểm Thanh Phong Trại của Nhạc Trọng suy yếu thì huyện Trữ Quang muốn chiếm đoạt thế lực của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng muốn mượn cơ hội này một lần hành động đánh hạ huyện Trữ Quang.

Chỉ cần có được lương thực và nhân khẩu của huyện Trữ Quang thì bộ đội của Nhạc Trọng sẽ tăng vọt về chất.Huyện Trữ Quang không giống như huyện Thanh Nguyên có tường thành.

Nhưng mà chống cự tang thi và biến dị thí tấn công nên dựng hàng rào gỗ, trấn thủ các con đường trọng yếu trong trấn.Đồng thời trên đường giao thông của trấn thì huyện Trữ Quang cũng tra người thủ hộ và dò xét.Một tên chiến sĩ huyện Trữ Quang mang theo một khẩu súng trường 03, thỉnh thoảng ngáp dài.

Không đếm xỉa tới đường lớn, đột nhiên ánh mắt hắn nhíu lại, la lớn:- Địch tập kích!

Có đoàn xe địch tập kích!Bảy tên chiến sĩ đóng ở trên con đường giao thông này đứng lên, nhìn qua phía xa xa.

Vừa nhìn xong thì sắc mặt của bọn họ trắng bệch.- Xe tăng! !

Thậm chí có xe tăng! !Ở phương xa có bốn chiếc xe tăng giống như quái vật sắt thép không ngừng lao nhanh về phía này.

Ở sau lưng bốn chiếc xe tăng là từng chiếc xe quân sự chở súng máy hạnh nặng lao tới.Thời điểm tám tên chiến sĩ đang định bỏ chyaj thì một gã nam tử trẻ tuổi giơ cao cờ trắng đi đến trước mặt tám tên này, không kiêu ngạo không xiểng nịnh nói ra:- Tôi lầ sứ giả Hứa Phong mà Nhạc Trọng của Đào Mộc Trấn phái tới, tôi muốn gặp trưởng quan cao nhất Đào Chính Nghĩa của các người.Trong phòng hội nghị huyện ủy huyện Trữ Quang.

Đào Chính Nghĩa sắc mặt tái nhợt nhìn qua Hứa Phong cùng Nhạc Trọng giả làm hộ vệ đứng bên cạnh Hứa Phong, lạnh lùng nói:- Anh có lời gì nói đi!Hứa Phong cùng Nhạc Trọng cũng bị soát người, không có bất kỳ vũ khí nào.

Đào Chính Nghĩa lại điều mười một d.ow n l.o a-d -eb oo,k -mớ,i nhất. t ạ i kktru-ye n. com tên người cường hóa thủ hộ, không cần phải lo lắng an toàn của bản thân mình.Hứa Phong lúc này vô cùng cường thế nói ra:- Đào hội trưởng, anh phái hai doanh đánh tới Đào Mộc Trấn đã bị chúng tôi toàn diệt.

Lúc này chúng tôi mang binh tới đây là hy vọng anh có thể đầu hàng chúng tôi vô điều kiện.

Với tư cách trao đổi, chúng tôi sẽ cho anh và người nhà cùng tài sản của anh được an toàn.

Nếu như không nghe lời thì chỉ sợ anh cùng người thân và tài sản không được bảo đảm an toàn đâu.Đào Chính Nghĩa híp mắt lại, trong mắt tinh quang chớp động, lạnh lùng phản bác:- Anh đang uy hiếp tôi sao?

Trong huyện Trữ Quang có một vạn năm ngàn người, hơn bốn nghìn tên chiến sĩ.

Còn có trang bị của một doanh quân đội, nếu các người dám đánh vào Đào Mộc Trấn, bốn ngàn chiến sic của tôi cũng không ăn chay.

Chương 273: Cướp lấy huyện Trữ Quang. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Nhưng mà bảobảobảo thế nào thì chuyện này cũng là tôi làm sai, tôi nguyện ý xuất ra ba ngàn tấn lương thực, hai xử nữ xinh đẹp, một tấn dầu nhiên liệu, ba trăm cân vàng làm bồi thường, đền bù tổn thất của quý phương.Đào Chính Nghĩa triển lộ cơ bắp xong thì bắt đầu đàm phán chuyện bồi thường.Huyện Trữ Quang có năm doanh chủ lực, còn có một doanh chiến sĩ chuyên môn phụ trách trị an, tổng binh lực hơn ba ngàn người.

Bốn ngàn tên chiến sĩ trong lời của Đào Chính Nghĩa bảobảobảo chỉ là cách nâng giá trị lên mà thôi.

Nhân số nhiều cũng không có nghĩa là sức chiến đấu mạnh, chiến sĩ năm doanh này bị Nhạc Trọng một lần hành động tiêu diệt hai doanh.

Còn lại bốn doanh và một doanh phụ trách trị an dùng vũ khí lạnh mà chiến đấu với Nhạc Trọng mà bảobảobảo không nghi ngờ là tự sát.

Còn lại ba doanh chỉ có ba liên được trang bị súng, nhưng mà lại thiếu vũ khí hạng nặng.Huyện Trữ Quang có hai chiếc chiến xa bộ binh là đòn sát thủ.

Nhưng mà huyện Trữ Quang cũng như Nhạc Trọng, khuyết thiếu quân nhân chuyên nghiệp thao túng chiến xa bộ binh.

Bởi vậy đối mặt với Hứa Phong éo sát, Đào Chính Nghĩa triển lộ cơ bắp xong thì nhanh chóng chịu thua, hy vọng thông qua đàm phán giải quyết vấn đề giữa hắn và Nhạc Trọng.Bên ngoài huyện Trữ Quang có bốn chiếc xe tăng T69 làm cho Đào Chính Nghĩa thập phần áp lực.

Xe tăng, đây là vua của bộ binh đấy.Nhạc Trọng nhìn Đào Chính Nghĩa thì lập tức phát động Khủng Cụ Thuật, một cổ uy áp tinh thần lập tức hiện ra, nhanh chóng khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng.Dò không kịp đề phòng, dùng Nhạc Trọng làm hạch tâm, tất cả mọi người lâm vào trong phạm vi bao phủ của Khủng Cụ Thuật.

Hứa Phong, Đào Chính Nghĩa là người bình thường nên bị ảo giác khủng khiếp làm ngất đi, Đào Chính Nghĩa điều tới mười một tên người cướng hóa thì có bảy tên ngất đi, ba tên thống khổ ôm đầu.Chỉ có người tiến hóa mạnh nhất là Thiết Nha tuy đau đầu muốn nứt ra, vẫn bảo trì thanh tĩnh như trước.

Trong mắt của hắn chớp động hào quang kinh hãi nhìn qua Nhạc Trọng bảobảobảo:- Người tiến hóa!Nhạc Trọng nhìn Thiết Nha và lạnh lùng bảobảobảo:- Anh cũng là người tiến hóa a!

Đầu hàng tôi hoặc là chết ở chỗ này!- Đi chết đi!Thiết Nha cắn nát đầu lưỡi, trong mắt hiện ra thần sắc đỏ thẫm, hai tay vung lên, từng đạo không khí nhận chém qua phía Nhạc Trọng.Thiết Nha chính là người tiến hóa hệ tinh thần.

Hắn có được kỹ năng cấp ba thao túng không khí, kỹ năng cấp ba này trải qua hai lần cường hóa cho nên uy lực cực kì khủng bố.

Không khí nhận vô cùng sắc bén, thậm chí có thể chém súng ống làm hai đoạn, hơn nữa không khí nhận vô ảnh vô tung, khó lòng mà phòng bị.- Vô dụng thôi!

Anh quá yếu!Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, thân hình chớp động, dễ dàng né qua không khí nhận của Thiết Nha, xuất hiện sau lưng của Thiết Nha và bắt lấy cổ của Thiết Nha và dùng sức vặn gãy cổ.Nhạc Trọng đem một ly đồ uống tạt vào mặt của Đào Chính Nghĩa, đem Đào Chính Nghĩa giội tỉnh lại.Nhạc Trọng cầm một cây súng ngắn chỉa vào mi tâm của Đào Chính Nghĩa và sát ý mười phần bảobảobảo ra:- Anh hiện giờ chủ động đầu hàng tôi!

Hay là sau đó chém đầu của anh và cầm đầu của anh đi tiêu diệt thủ hạ?

Muốn thử một lần không, sau khi anh chết thì có bao nhiêu người tử chiến tới cùng.Nhạc Trọng mạo hiểm tiến vào trong trụ sở huyện Trữ Quang là vì một mình Đào Chính Nghĩa.

Nếu như Đào Chính Nghĩa nguyện ý đầu hàng thì thôi, nếu như Đào Chính Nghĩa không muốn đầu hàng, giết hắn xong thì không ai chỉ huy, tiến công huyện Trữ Quang càng thêm dễ dàng.Đào Chính Nghĩa cảm thụ được súng ngắn đang ở trên đầu của hắn, nhìn thấy người cường hóa ngât đi và người tiến hóa Thiết Nha bị giết, cười khổ một tiếng bảobảobảo:- Tôi thua.

Tôi đầu hàng, xin ngài tha tôi một mạng!Đào Chính Nghĩa cũng không phải là dũng sĩ thấy chết không sờn, so với tử vong thì hắn muốn sống hơn.Đào Chính Nghĩa cẩn thận từng li từng tí hỏi:- Xin hỏi ngài là người nào?Đào Chính Nghĩa ánh mắt không kém, hắn đã nhìn ra Nhạc Trọng bất phàm, hơn nữa mơ hồ đoán được thân phận của Nhạc Trọng.

Tại Thanh Phong Trại có thể dễ dàng giết chết Thiết Nha thì cũng chỉ có mình Nhạc Trọng mà thôi.Nhạc Trọng nhìn Đào Chính Nghĩa thản nhiên bảobảobảo:- Tôi chính là Nhạc Trọng.Đào Chính Nghĩa cười khổ một tiếng, hắn thật không ngờ hắn lại dẫn một con cá mập lớn tới.

Hắn cũng thật không ngờ Nhạc Trọng thân là thủ lĩnh của Thanh Phong Trại lại một thân một mình đi theo sứ giả vào trong trụ sở của địch nhân.Có Đào Chính Nghĩa phối hợp, quân của Nhạc Trọng thuận lợi tiến vào trong huyện Trữ Quang, chiếm cứ tất cả yếu địa chiến lược, đồng thời giải trừ võ trang của bốn doanh, tập trung trông giữ.Người sống sót trong huyện Trữ Quang hờ hững nhìn qua chuyện này.Huyện Trữ Quang tuy có được một ván tám ngàn tấn lương thực chiếm được trong kho lương thực.

Nhưng mà Đào Chính Nghĩa cũng như kẻ thống trị bình thường mà thôi, chỉ biết cung ứng lương thực sung túc cho bộ hạ của mình, về phần người sống sót bình thường thì Đào Chính Nghĩa cũng chỉ cho bọn họ ở trong tình trạng không chết đói mà cũng không được ăn no.

Dù sao lương thực trước mắt mà bảobảobảo đã không cách nào tiếp tục sinh trưởng, ăn một chút là ít một chút, suy nghĩ vì tương lai thì Đào Chính Nghĩa tự nhiên không hy vọng lương thực của mình tiêu hao quá nhanh rồi.Nhạc Trọng chiếm huyện Trữ Quang thì chỉ mang lương thực cung cấp cho người sống sót, một ngày cung cấp một chén cháo loãng thành ba chén cháo loãng mỗi ngày, chuyện này thắng được hảo cảm của người sống sót trong huyện Trữ Quang.Huyện Trữ Quang vốn có sáu doanh chiến sĩ cũng bị Nhạc Trọng chọn lựa tinh nhuệ trong đó, dùng chiến sĩ một doanh trước mắt của Nhạc Trọng làm hạch tâm, xây dựng thêm bốn doanh nữa làm đội chiến đấu chủ lực.Lưu Nhị Hắc, Hùng Chính, Trương Ngưu Giang ba người đều trở thành doanh trưởng.

Trong đó Quách xe m tại. k.kt r u y,en.co-m Tuyền có biểu hiện chói mắt trong quá trình chiến đấu lần này cũng được Nhạc Trọng đề bạt lên làm đại đội trưởng.Vừa tăng cường thêm binh doanh thì Nhạc Trọng không ngừng tiến hành huấn luyện cường độ cao với bọn họ.

Thịt rắn nước cấp hai lập được đại công.

Trong huấn luyện so sánh được với đặc công của quân đội, thịt rắn nước biến dị cấp hai đã giúp mọi người khôi phục nguyên khí và tăng cường thể chất, làm mọi người tiến bộ cực nhanh.- Đã có tin tức của Nhạc Trọng!Ở trong phòng hội nghị của huyện Thanh Nguyên thì Trì Dương gọi toàn bộ cao tầng đi tới phòng họp.Đại cẩu tử không nhịn được thốt lên:- Nhạc đội hiện tại ở chỗ nào?Lộ Văn cũng lo lắng hỏi:- Trì Dương, Nhạc Trọng ở địa phương nào!

Anh mau bảobảobảo đi!- Trì phó đoàn trưởng, Nhạc đội hiện tại ở địa phương nào.

Anh mau bảobảobảo cho mọi người biết đi!Lưu Diễm hai mắt đỏ thẫm hỏi.Mọi người còn lại chuyên chú nhìn qua Trì Dương, hy vọng hắn có thể lập tức đem tin tức của Nhạc Trọng bảobảobảo ra.Nhạc Trọng bởi vì yểm hộ doanh chủ lực nên dây dưa với Hắc Lân Hung Trư cấp hai nên mất tích, người tron huyện Thanh Nguyên như mất đi tâm phúc, có chút hoang mang lo sợ.

Chương 274: Đồng Hiểu Vân tiến hóa, quân đội tới. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhưng mà dưới sự lãnh đạo của Trì Dương thì huyện Thanh Nguyên vẫn dựa theo kế hoạch của Nhạc Trọng mà phát triển vững vàng, tiến hành tiêu diệt toàn bộ tang thi, sưu tầm người ssót.

Nhưng mà hành động lớn không chỉ tiến hành một lần.Sắc mặt Trì Dương không thay đổi thản nhiên bảobảobảo:- Nhạc Trọng trước mắt đang ở huyện Trữ Quang.

Anh ta đã đánh hạ huyện Trữ Quang.

Lần nữa tổ kiến một đoàn bộ hạ, người sống sót dưới trướng cũng đạt tới một vạn bảy ngàn người.Một vạn bảy ngàn người! !Nghe con số như thế thì người đang ngồi trong phòng hợp huyện Thanh Nguyên hít khí lạnh.

Bọn họ trong khoảng thời gian này không ngừng có người sống sót gia nhập.

Nhưng mà nhân khẩu trong căn cứ cũng chỉ đạt tới một vạn hai ngàn người mà thôi.

Nhạc Trọng lẻ loi ở bên ngoài có thể đánh hạ một cơ nghiệp to lớn như vậy, làm cho nội tâm của mọi người tràn ngập kính sợ.Quách Vũ khẽ nhíu mày:- Huyện Trữ Quang! !

Chợ hạt của huyện Trữ Quang a!

Ở bên kia có một đám tang thi số lượng không nhỏ, số lượng chỉ sợ có mười vạn trở lên.Quách Vũ chủ trì công tác thu thập tình báo, tang thi lớn chung quanh đều biết rõ ràng.Công tác thu thập tình báo vô cùng trọng yếu, nếu như có thể biết rõ quỹ tích của thi đàn lớn thì có thể tiến hành cố thủ hoặc tránh đi.

Bởi vậy chuyên môn có một đám bộ đội chuyên môn phụ trách tình báo.Nhạc Trọng chiếm đoạt huyện Trữ Quang thì nhân khẩu vượt qua cả huyện Thanh Nguyên.

Nhưng mà sức chiến đấu của bộ đội huyện Trữ Quang không đươc huấn luyện hoàn chỉnh và kém xa huyện Thanh Nguyên.Trì Dương vẻ mặt nghiêm nghị bảobảobảo:- Đúng vậy!

Nhạc Trọng đã cho biết rõ có thi đàn tấn công về phía huyện Trữ Quang.

Anh ta cũng phái người phối hợp với chúng ta tấn công tang thi ở huyện Trữ Quang.

Từ giờ trở đi công tác trọng tâm của chúng ta là tiêu diệt tang thi ở huyện Trữ Quang, hy vọng mọi người có thể mau chóng đả thông liên hệ với Nhạc Trọng.- Vâng!Tất cả mọi người lớn tiếng ứng một tiếng, sĩ khí cực kỳ cao hô lên.Sau khi có quyết định, cả huyện Thanh Nguyên đều động, đệ nhất doanh t ruy ệ n đư-ợ.c, c opy tạ-i k k-t-r uy-en,.c o.m tinh nhuệ nhất, đệ nhị doanh cũng phát động tiến công quy mô nhỏ vào tang thi của huyện Trữ Quang.- Nhạc ca ca, anh tìm tôi có chuyện gì?Trong huyện Trữ Quang, trải qua một ngày huấn luyện thì làn da trắng nộn của Đồng Hiểu Vân đã hơi đen, đi tới bên người Nhạc Trọng và hiếu kỳ hỏi.Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân đều gia nhập vào trong huấn luyện gian khổ với những chiến sĩ được Nhạc Trọng huấn luyện.

Hai đại mỹ nữ vốn có làn da trắng nõn bây giờ đã sậm đen.Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân hai nữ đều có thực lực cường hoành đi theo Nhạc Trọng cùng chiến đấu.

Cố Mạn Tư, Mã Lỵ Lỵ, Tằng Phương các nàng thì không dám tiếp nhận huấn luyện gian khổ như vậy, thanh thản ổn định giống như quý phu nhân ở lại trong biệt thự.- Ăn nó!Nhạc Trọng móc một quả xà đản quả màu hồng đưa cho Đồng Hiểu Vân.Đồng Hiểu Vân tiếp nhận xà đản qua của Nhạc Trọng đưa qua.

Thập phần tín nhiệm ăn mấy cái là hết xà đản quả.

Nàng cùng Nhạc Trọng ở chung một thời gian ngắn, biết rõ Nhạc Trọng sẽ không hại nàng.Sau khi Đồng Hiểu Vân ăn xà đản quả vào trong bụng chợt ha thành từng đạo nhiệt lưu cuồn cuộn chảy quanh cơ thể của Đồng Hiểu Vân, cường hóa cải tạo thân thể nàng.

Thân thể nàng bị nhiệt lưu bao trùm, lập tức toàn thân nóng lên, phát nhiệt.

Đầu nặng choáng váng và thở phì phò, thoáng cái xụi lơ trong ngực của Nhạc Trọng.- Lão công!

Anh đang làm gì đó?Trác Nhã Đồng nhìn qua Đồng Hiểu Vân vô lực dựa vào trong ngực của Nhạc Trọng thì đi tới, uyển chuyển khuyên:- Anh muốn ăn Hiểu Vân thì bảobảobảo thẳng.

Cần gì phải dùng thủ đoạn này chứ?Đồng Hiểu Vân lúc này khuôn mặt ửng đỏ, hơi thở ồ ồ.

Yếu đuối tựa vào trong ngực của Nhạc Trọng, nhìn qua giống như tiểu nữ hài bị hạ xuân dược.Nhạc Trọng nhìn Trác Nhã Đồng và thản nhiên bảobảobảo:- Anh đang giúp nàng tiến hóa!Trác Nhã Đồng nhìn kỹ vẻ mặt của Đồng Hiểu Vân thì áy náy nhu thuận bảobảobảo:- Thật có lỗi, em trách oan cho anh rồi!Nhạc Trọng nhìn qua Trác Nhã Đồng mỉm cười không chú ý loại chuyện nhỏ nhặt này.Đồng Hiểu Vân bị thiêu đốt như vậy suốt một ngày, ngày hôm sau mới thanh tỉnh lại, nàng vừa tỉnh lại thì nhìn thấy Nhạc Trọng đang ở bên người.Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân tỉnh táo thì khẽ mĩm cười bảobảobảo:- Em tỉnh rồi!

Cảm giác tốt chứ?Đồng Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng vẻ mặt hưng phấn bảobảobảo ra:- Ân!

Em tốt hơn nhiều! !

Nhạc ca ca, em đã trở thành người tiến hóa!

Em là người tiến hóa hệ tinh thần, còn có được năng lực thao túng niệm lực.bảobảobảo xong Đồng Hiểu Vân đưa ngón tay phải lên, một bông hoa trong bình lăng không bay tới trước mặt của nàng, chính là lực lượng thao túng niệm lực.Đồng Hiểu Vân đạt được năng lực mới này thì vô cùng hưng phấn, liên nàng di chuyển các vật trong phòng bay khắp nơi.Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân chơi vui vẻ như vậy, tâm niệm vừa động hỏi:- Em có thể di động anh không?Nhạc Trọng cũng muốn nhìn một chút năng lực mới của Đồng Hiểu Vân có hữu hiệu với nhân loại hay không.

Nếu như hữu hiệu với nhân loại, như vậy điều này cực kỳ biến thái.

Cơ hồ vô địch trong cận chiến cùng cấp.- Em thử xem!Đồng Hiểu Vân nhướng mày.

Nhìn qua Nhạc Trọng và phát động niệm lực, nhưng mà niệm lực của nàng tới bên người của Nhạc Trọng thì như đá vào biển, không có bất kỳ hiệu quả.- Vô dụng rồi!Đồng Hiểu Vân có chút uể oải bảobảobảo ra.Nhạc Trọng an ủi:- Không sao.

Năng lực này của em rất mạnh đấy.

Anh đoán năng lực này không có hiệu quả với sinh mạng thể bình thường.

Nhưng mà em có thể điều động các loại vật thể công kích địch nhân.

Nếu như em đủ cường hoành, thậm chí có thể dùng niệm lực ngăn cản viên đạn bắn tới đấy.- Ân!Đồng Hiểu Vân gật gật đầu, sau đó cúi đầu nhìn qua bàn tay nhỏ bé của nàng, nàng vốn sững sờ, sau đó lập tức vọt vào trong phòng tắm và hưng phấn hét lên.- Em biến trắng.

Em biến trắng rồi!Đồng Hiểu Vân sau khi ăn xà đản quả thì trải qua xà đản quả cải tạo, tạp chất trong thân thể được bài trừ một lần.

Da thịt hơi đen của nàng đã trắng trở lại rồi.Đồng Hiểu Vân mặc dù đạt được kỹ năng chiến đấu cường đại, lựa chọn tiến hành huấn luyện cường độ cao.

Nhưng mà nhìn thấy làn da trắng nõn của mình từng ngày đen lại, nàng cảm thấy cực kỳ đau lòng, dù sao có rất ít nữ hài tử không yêu cái đẹp.

Đặc biệt là Đồng Hiểu Vân vốn là tiểu mỹ nữ, đối với dung mạo của mình thì càng thêm để ý.

Hiện tại nàng chẳng những đạt được lực lượng cường đại, ngay cả da cũng trở lại nguyên trạng, vô cùng hưng phấn kêu lên.- Cảm ơn Nhạc ca ca!

Anh quá tốt!Đồng Hiểu Vân lúc này từ trong nhà tắm lao ra ngoài, nhảy vào trong ngực của Nhạc Trọng và hôn lên tục vài cái lên mặt của Nhạc Trọng.Thiếu nữ đẹp hiến hôn, Nhạc Trọng cũng thập phần ưa thích.

Cúi đầu hôn lên môi đỏ của Đồng Hiểu Vân.

Đồng Hiểu Vân cũng dùng tay mịn vuốt ve lưng của Nhạc Trọng và ôm chặt Nhạc Trọng.Rời môi mà vẫn còn dư vị.

Chương 275: Đồng Hiểu Vân tiến hóa, quân đội tới. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comGương mặt đẹp của Đồng Hiểu Vân bây giờ nhiễm một tầng đỏ ửng, trong mắt đẹp hiện ra nét sương mù, nàng liếm liếm môi anh đào có chút động tình vũ mị bảobảobảo:- Nhạc ca ca. ‘Yêu’ em đi!Hưng phấn khi trở thành người tiến hóa, đối với Nhạc Trọng cảm kích, sùng bái làm cho Đồng Hiểu Vân chủ động cầu ái.Nhạc Trọng nghe được Đồng Hiểu Vân cầu ái thì nhìn chằm chằm vào gương mặt nhỏ nhắn tinh xảo, nhìn qua tiểu mỹ nhân động lòng người thì trong lòng cũng động tình.- Lão công, không tốt!

Quân đội phái người tấn công!Thời điểm Nhạc Trọng muốn làm chút it gì đó thì Trác Nhã Đồng đẩy cửa tiến vào, vẻ mặt lo lắng bảobảobảo ra.- Cái gì?

Quân đội tấn công?Nhạc Trọng sắc mặt đại biến, không có tâm tư thân mật với Đồng Hiểu Vân, hắn lập tức lao ra ngoài..Đồng Hiểu Vân phồng cái miệng nhỏ đang chửi ầm lên quân đội phá chuyện tốt của nàng, sau đó nhanh chóng sửa sang lại quần áo, mặc da rắn nước biến dị cấp hai vào cầm lấy Phảng Chế Đường Đao và đi ra ngoài.Ở bên ngoài Huyện Trữ Quang không xa.

Một đám bộ đội nghiêm trang đang ngồi trên xe chở lính, hai bên là chiến xa bộ binh, hai khẩu pháo tự hành 122 li đang tiến tới bên này.- Lần này khó làm rồi.Đứng ở cao điểm, Quách Tuyền mang theo lính trinh sát dùng ống nhòm quân dụng quan sát, nhìn qua chi quân đội huấn luyện nghiêm chỉnh và chau mày.Nhạc Trọng từ trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh lấy được mười chiếc xe tăng T69, pháo tự hành 122 li cũng có không ít.

Nhưng mà những vũ khí chiến tranh cao cấp này trong thế lực của Nhạc Trọng không có người điều khiển.

Lúc trước lái bốn chiêc xe tăng T69 chỉ là uy hiếp địch nhân mà thôi, ngay cả pháo cũng chưa bắn một viên.Mà lần này quân đội điều chiến xa bộ binh tấn công huyện Trữ Quang, đáng sợ hơn chính hai chiếc pháo tự hành 122 li.

Cộng thêm sức chiến đấu mạnh mẽ của quân đội huấn luyện nghiêm chỉnh thì mạnh hơn ba ngàn quân của Đào Chính Nghĩa không chỉ mười lần.Ở trước cửa ra vào của huyện Trữ Quang thì Hứa Phong giơ cờ trắng đi qua phía quân đội:- Tôi là Hứa Phong đại biểu cho huyện Trữ Quang, hy vọng có thể gặp mặt thủ trưởng của các vị bảobảobảo chuyện.Hai gã chiến sĩ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hứa Phong trầm giọng bảobảobảo:- Đi!Được hai tên chiến sĩ này áp giải, Hứa Phong bị đưa đến một binh doanh, nhìn thấy người khống chế quân đội.- Nữ nhân!

Băng sơn mỹ nữ a!Hứa Phong vừa tiến vào sâu trong binh doanh, đã nhìn thấy một nữ nhân tóc dài xinh đẹp mặc quân phục, dáng người nóng bỏng gợi cảm không thua gì Trác Nhã Đồng, băng cơ ngọc cốt, tuy nhiên lại lạnh tới mức đông cứng thành băng.Bên người của nàng có hai nữ quân nhân xinh đẹp đứng thủ sau lưng, thoáng cái biến thành hoa hồng xanh phụ trợ hoa hồng đỏ.- Tôi chính là thủ trưởng Trầm Tuyết mà anh muốn gặp.

Có lời gì! bảobảobảo mau!Băng sơn mỹ nữ Trầm Tuyết lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Hứa Phong và hỏi.Hứa Phong bất động thanh sắc hỏi:- Tôi là bộ hạ Hứa Phong của Nhạc đoàn trưởng tại huyện Trữ Quang.

Không biết quý quân đến huyện Trữ Quang có gì muốn làm?Một nữ sĩ quan tóc ngắn, mặt trứng ngỗn, dáng người thon dài nhìn qua rất xinh đẹp nhìn Hứa Phong khẽ mĩm cười bảobảobảo:- Ngài khỏe chứ, Hứa Phong.

Tôi là Lữ Trữ.

Ban lãnh đạo thị ủy thành phố SY đánh giá cao hành vi mở kho lương thực và cứu giúp quần chúng sống sót.

Lúc này chúng tôi tới đây là phụng mệnh hộ tống huyện ủy mới bổ nhiệm do thị ủy thành phố SY điều tới huyện Trữ Quang này.

Các người và nhân dân sẽ nhanh chóng trở vào trong ngực của thị ủy.Mỹ nữ mặt trưng ngỗn Lữ Trữ ở bên trái Trầm Tuyết bảobảobảo ra, đứng ở bên phải của Trầm Tuyết là mỹ nữ mặt trái xoan Cao Lệ Na.

Các nàng đều là tâm phúc và khuê mật của Trầm Tuyết.Hứa Phong nghe xong đã biết rõ Lữ Trữ các nàng là đến đoạt quyền.

Huyện Trữ Quang là thịt mở lớn, Nhạc Trọng vừa mới nuốt vào chưa tiêu hóa xong thì lão hổ này nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng thì duỗi móng vuốt ra ngay.Hứa Phong trầm mặc một hồi, chậm rãi bảobảobảo:- Huyện Trữ Quang đã rất hài lòng với sự lãnh đạo của huyện Trữ Quang rồi thì không cần ban lãnh đạo mới.

Mới các người quay về thành phố SY đi.Trầm Tuyết lạnh như băng cự tuyệt:- Anh trở về bảobảobảo với Nhạc Trọng!

Bảo hắn lập tức đầu hàng chúng tôi, tôi hiện tại sẽ tha cho hắn một mạng.

Nếu không phải đầu hàng thì tôi sẽ xua binh tấn công huyện Trữ Quang, tuyệt đối sẽ lấy mạng của hắn.

Ta chỉ các người ba mươi phút cân nhắc, quay về đi!Hứa Phong còn muốn bảobảobảo gì, lại bị Trầm Tuyết trực tiếp phái người dẫn ra ngoài.Nhìn thấy Hứa Phong bị đuổi đi ra, Lữ Trữ nhìn qua Trầm Tuyết khẽ mĩm cười bảobảobảo:- Tuyết Tuyết đúng là khí phách!Ánh mắt Trầm Tuyết như điện, trừng mắt với hảo hữu của mình:- Bây giờ là thời gian chiến tranh!

Cô nên gọi tôi là Trầm doanh trưởng!Lữ d.ow n.l.o ad PRC mớ i nh.ấ,t ,t ạ,i k ktruye.n.c om Trữ nhẹ nhàng cười bảobảobảo:- Vâng!

Trầm doanh trưởng!

Cô đúng là khí phách.

Huyện Trữ Quang Nhạc Trọng thực không đáng tán thưởng.

Lại dám ngăn cản Trầm doanh trưởng chúng ta tiên phong chính là muốn chết.Trong mắt Trầm Tuyết hiện ra thần sắc vô cùng kiên định:- Những tên tiểu tặc này dám nhân lúc quốc gia hỗn loạn thì chiếm núi làm vua.

Tôi tuyệt đối sẽ tiêu diệt bọn chúng, cho chúng biết quân đội lợi hại như thế nào!Hứa Phong rất nhanh đem ý của Trầm Tuyết bảobảobảo cho Nhạc Trọng nghe, Nhạc Trọng sửa sang lại trang bị một chút, lại đi tới chiến trường.Huyện Trữ Quang đã bị Nhạc Trọng nuốt vào, hắn tuyệt đối không đem khối thịt mỡ này nhổ ra ngoài đâu.

Cho dù là ai muốn chiếm lấy huyện Trữ Quang của hắn cũng phải trả giá bằng máu thảm trọng, cho dù là quân đội cũng vậy.- Không hổ là quân đội!Đi vào tiền tuyến thì Nhạc Trọng nhìn thấy những chiến sĩ tinh nhuệ ẩn giấu cơ thể của mình thật khéo.

Một gã súng bắn tỉa ẩn nấp nhắm vào hắn, thỉnh thoảng còn lộ ra sát ý như có như không.Tuy chỉ là một tên mà thôi, Nhạc Trọng lại thập phần tinh tường, nếu như hai bên chiến đấu thì bốn doanh của hắn không đủ cho đối phương giết.Nhạc Trọng nhanh chóng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, hắn đi về phía trước, hăn chạy một vòng lớn vòng ra sau lưng quân doanh trước mặt huyện Trữ Quang.Sau khi ra phía sau của quân doanh thì nhìn thấy hai khẩu pháo tự hành.

Một loạt chiến sĩ thủ hộ hai chiếc pháo tự hành này.Hai khẩu pháo tự hành này chính là lợi khí công thành a, chỉ cần điểm hỏa lực thì có thể bắn nát một tòa nhà lớn.

Đồng thời đây cũng là đại sát khí phá hủy ý chí của địch nhân, một viên pháo là có thể rung chuyển núi, rất dễ dàng làm ý chí chiến đấu của người ta sụp đổ, trốn chết khắp nơi.

Chỉ có quân đội tinh nhuệ ý chí kiên định mới có thể tử chiến không lùi dưới pháo tự hành này.Nhạc Trọng đi quanh hai pháo tự hành này, đột nhiên hắn dùng ống phóng roc-ket PF98 120 li chống tăng nhắm vào pháo tự hành và bóp cò.Ánh lửa lóe lên.

Nương theo đó là tiếng nổ thật lớn, khẩu pháo tự hành hóa thành quả cầu lửa.Cử động điên cuồng của Nhạc Trọng thoáng cái kinh động đám chiến sĩ đang bảo vệ pháo tự hành, bọn họ nhao nhao dùng súng bắn về phía Nhạc Trọng.

Chương 276: Chiến sĩ quân đội cường hoànhChỉnh sửa : kktruyen.comKiến thức xạ kích cơ bản của quâ đội còn vượt qua dân binh của Đào Chính Nghĩa rất nhiều, dưới làn mưa đạn này thì dù Nhạc Trọng không ngừng tránh né, vẫn có không ít viên đạn bắn thẳng vào người của hắn.Nhạc Trọng lúc này lăn một vòng né qua đại bộ phận viên đạn, sau đó lại tiếp tục cầm PF98 120 li chống tăng bắn thẳng vào khẩu pháo tự hành còn lại.Ánh lửa lóe lên, hai khẩu pháo tự hành cường đại bây giờ đã hóa thành quả cầu lửa.Lúc này đây tay súng bắn tỉa của quân đội có thực lực rất đáng sợ, Nhạc Trọng vừa mới bắn xong một viên đạn pháo thì hai viên đạn súng ngắm bắn thẳng vào mi tâm của Nhạc Trọng, sau đó bị cốt giáp ngăn cản ở bên.Nếu không có bạch cốt hóa thành cốt giáp thủ hộ, Nhạc Trọng lúc này đã bị bắn tỉa của quân đội tiêu diệt.Sau khi phá hủy hai khẩu pháo tự hành của quân đội xong, Nhạc Trọng xuất ra một quả lựu đạn khoai lang ném vào quân doanh, dưới thực lực gấp năm lần người bình thường.

Quả lựu đạn khoai lang rơi xuống và nổ tung.Bảy tên chiến sĩ đang ẩn nấp bị nổ chết và bị thương!Nhạc Trọng thừa dịp lựu đạn khoai lang nổ thì lập tức bỏ chạy.Viên đạn súng trường không cách nào tạo thành uy hiếp với Nhạc Trọng.

Nhưng mà quân đội có súng pháo, còn có lựu đạn, ống phóng rốc-két, pháo cối là vũ khí chiến tranh hạng nặng.

Một khi chiến sĩ quân đội vây kính Nhạc Trọng thì hắn chỉ có con đường chết mà thôi.Phanh!

Phanh!Nương theo đó là hai tiếng súng vang lên, Nhạc Trọng đang lẩn trốn thì hai viên đạn súng nhắm bắn thẳng vào ót của Nhạc trọng, nhưng mà đạn súng nhắm bắn lén bị cốt giáp ngăn cản bên ngoài.

Không thể tạo thành ảnh hưởng gì với hắn cả.Nhạc Trọng chạy trốn vào trong rừng cây, nhanh nhẹn bò lên một cây đại thụ, lấy ra một khẩu súng nhắm hạng nặng nhắm về phía quân đội.Phanh một tiếng súng vang lên, một tên chiến sĩ của quân đội bị bắn nát đầu.Chiến sĩ quân đội không ngừng xạ kích về phía của Nhạc Trọng bên này, nhưng mà bởi vì khoảng cách quá xa viên đạn đều nhao nhao bay trượt, không có mấy viên bắn trúng Nhạc Trọng.Nhạc Trọng bò lên đại thụ.

Thập phần nhẹ nhõm bắn chết một tên chiến sĩ quân đội.Năm tên chiến sĩ quân đội bị Nhạc Trọng một phát bắn vào đầu, bọn họ cũng không dám ngoi đầu lên chỉ có thể cầu viện từ phía sau.Trầm Tuyết đang cùng Lữ Trữ, Cao Lệ Na hai người bàn chuyện sau khi đánh xong huyện Trữ Quang phải xử lý sự vụ huyện Trữ Quang ra sao, đột nhiên lúc này nghe được âm thanh nổ mạnh từ phía sau.- Bọn chúng động thủ! !

Thời gian còn chưa tới, bọn chúng dám động thủ rồi?Trầm Tuyết vừa nghe âm thanh nổ tung cực lơn thì sắc mặt đại biến, nghiến răng nghiến lợi hung dữ bảobảobảo ra.

Nàng thật không ngờ chưa tới ba mươi phút thì Nhạc Trọng lại chủ động tấn công qua phía của nàng.Quân đội sau tận thế chính là vũ lực mạnh nhất.

Cho tới nay không có bất kỳ thế lực nào, bất cứ người nào xây dựng thế lực có thể sánh bằng quân đội.

Càng không cần đề cập tới tấn công quân đội, Nhạc Trọng là người đầu tiên dám tấn công quân đội.Trên thực tế Nhạc Trọng nếu không phải bị bức bất đắc dĩ, cũng tuyệt đối không dám đi trêu chọc một đội quân trang bị tận răng, huấn luyện nghiêm chỉnh, có được năng lực hiệp đồng tác chiến mạnh mẽ.

Hắn mới tổ kiến chiến sĩ bốn danh so sánh với một doanh của Trầm Tuyết chiến lực không cùng một cấp bậc.

Hắn có thể dựa vào chính là nhân số và địa lợi chống cự cùng thực lực bản thân của hắn cường hoành mà thôi.Lữ Trữ cũng nghiến răng nghiến lợi bảobảobảo:- Đó là hướng của pháo tự hành nổ tung!

Tên khốn kia thật sự là quá giảo hoạt, không ngờ pha hủy pháo tự hành của chúng ta.Hai khẩu pháo tự hành kia chính là đại sát khí trong doanh của Trầm Tuyết.

Một pháo có thể nghiền áp phạm vi mười mét đấy.Nếu mười người của Quách Tuyền đóng ở căn nhà màu bạc lúc trước, Trầm Tuyết dùng một pháo có thể tiêu diệt cả căn nhà màu bạc, cho dù ý chí của bọn họ mạnh thế nào cũng không dùng được.Không có hai khẩu pháo tự hành này, Trầm Tuyết các nàng muốn tấn công cũng khó khăn hơn rất nhiều.Cao Lệ Na nhìn Trầm Tuyết và lên tiếng hỏi:- Trầm doanh trưởng, hiện tại chúng ta nên giải quyết quấy rối phía sau trước hay là tấn công huyện Trữ Quang trước?Trầm Tuyết xem thấu nhược điểm của Nhạc Trọng, làm ra quyết định vô cùng chuẩn xác.- Người đằng sau chỉ sợ là Nhạc Trọng rồi!

Hắn là người cường hóa thực lực cường hoành, nếu như hắn muốn chạy thì chúng ta muốn giết hắn thập phần khó khăn.

Tôi quyết định lập tức tiến công huyện Trữ Quang.

Chỉ cần lấy được huyện Trữ Quang thì hắn chỉ có thể đầu hàng.Cùng so sánh với Trầm Tuyết là quân nhân chính quy, thực lực bộ đội của Nhạc Trọng vẫn yếu nhược rất nhiều, Trầm Tuyết cho đại bộ phận quân đội dây dưa với Nhạc Trọng thì càng hợp ý của hắn.Trầm Tuyết vừa đưa ra quyết định, chiến sĩ mọt doanh chủ động tấn công qua phía huyện Trữ Quang.Thủ vệ cửa ra vào của huyện Trữ Quang chính là Quách Tuyền, thống soái doanh đệ nhất của huyện Trữ Quang cũng là hắn, đây là chiến sĩ tinh nhuệ nhất dưới trướng của Nhạc Trọng hiện tại.Song phương vừa khai chiến thì Quách Tuyền cũng cảm giác được áp lực thật lớn.Trong làn bơm lửa đạn, quân đội không ngừng xạ kích vào trận địa của Quách Tuyền, lính bắn tỉa của quân đội không ngừng bắn tới, chiến sĩ bên phía Nhạc Trọng có không ít người ngoi đầu lên đã bị quân đội tiêu diệt.Đồng thời quân đội đẩy mạnh bước tiến vô cùng vững vàng, không ngừng dùng pháo cối, ống phóng rốc-két phá hủy công sự phòng ngự của Quách Tuyền.Chiến đấu của song phương kéo dài mười phút, bởi vì nguyên nhân địa thế cho nên quân đội x e-m t,ại, kktr uy en.c.o m. liên tục phái binh tiếp xúc chiến đấu với người của Quách Tuyền.

Quách Tuyền nhìn thấy chiến sĩ chết và tử thương hàng loạt.

Nếu không phải đây là quân tinh nhuệ nhất của Nhạc Trọng thì chỉ sợ đã sụp đổ và bỏ chạy tứ tán rồi.- Đại đội trưởng!

Chịu không được! !

Cứ tiếp tục như vậy thì huynh đệ chết sạch hết! !

Rút lui a!

Lưu lại hạt giống cho các huynh đệ.Một gã trung đội trưởng nhìn qua Quách Tuyền cầu khẩn bảobảobảo.

Dưới tay hắn co ba mươi huynh đệ đã chết mười ba, năm người tổn thương nặng nhẹ , trên cơ bản mất sức chiến đấu hơn phân nửa.Quách Tuyền vẻ mặt kiên định lớn tiếng ra lệnh:- Không cho phép rút lui! !

Chúng ta phải thủ vững ba mươi phút! !

Cho dù như thế nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ !

Nếu huynh đệ chết sạch thì anh cũng phải xông lên cho tôi, nếu các anh chết sạch thì tôi sẽ xông lên, cho dù như thế nào cũng phải thủ vững ba mươi phút, đây là lệnh!Cửa ra vào của huyện Trữ Quang địa hình nhỏ hẹp, quân đội không cách nào tấn công toàn diện.

Quách Tuyền phải tiêu hao sĩ khi và thể lực rất nhiều.

Nếu không trận chiến đấu này càng khó đánh.Tên trung đội trưởng mắng to một tiếng, hắn quay lại doanh địa và hét lớn.- Con mẹ nó! !

Liều thì liều!Sau khi nhận được lệnh và chỉ huy từ Quách Tuyền thì doanh đệ nhấ của Nhạc Trọng tuy không địch lại quân đội nhưng cũng ngăn chặn được đối phương, song phương tiến hành kịch liệt, quân đội nhất thời cũng khó làm gì được doanh đệ nhất của Nhạc Trọng.

Chương 277: Nhạc Trọng chiến quân độiChỉnh sửa : kktruyen.comQuân đội vừa tiến công thì một loạt chiến sĩ bị áp chế không ngẩng đầu lên được, sắc mặt Nhạc Trọng đại biến:- Đáng chết!

Bọn họ bắt đầu tấn công chính diện rồi!- Xem ra không mạo hiểm là không thắng được trận chiến này!Nhạc Trọng hít sâu một hơi, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định, từ trên cây nhảy xuống, bắt đầu hành động.Hàng loạt tên chiến sĩ ẩn nấpkhông dám ngoi đầu lên.

Nếu như Nhạc Trọng giằng co với đám người này thì chỉ sợ huyện Trữ Quang bị công phá hắn còn chưa giải quyết xong đám người này.Hai tên súng bắn tỉa ẩn nấp nhìn thấy Nhạc Trọng hiện thân, chợt bóp cò, hai viên đạn bắn lén bay thẳng về phía Nhạc TrọngThời điểm hai người này bắn tới thì Nhạc Trọng đã bước lên một bước, né qua hai viên đạn súng ngắm.Nhạc Trọng nhìn qua phương hướng của hai tên súng ngắm, hắn trải qua cường hóa cho nên thị lực cực mạnh, hắn vừa nhìn là biết được vị trí của hai tên súng ngắm.

Hắn dùng súng tiểu liên bắn phá về phía hai tên súng ngắm, trực tiếp bắn chết một tên bắn tỉa.

Tên bắn tỉa khác tính cảnh giác cực cao, sau khi bắn xong một viên thì lập tức nấp vào công sự.Nhạc Trọng không có dây dưa với tên bắn tỉa này, hắn giống như xe tăng nhảy vào trong đám quân đội.Lúc này một loại quân đội bị Nhạc Trọng áp chế cho nên chỉ còn lại chừng mười người.

Nhạc Trọng đột nhập vào trong trận địa của quân đội, liên tục bắn phá điên cuồng, tiêu diệt sạch mười tên quân đội này.Sau khi toàn diệt chiến sĩ của quân đội, thân hình của Nhạc Trọng chớp động liên tiếp xông lên phía trước.- Tên này là quái vật!Tên súng bắn tỉa nhìn qua ống ngắm của mình, nhìn thấy Nhạc Trọng đánh từ phía sau của quân đội lên, sắc mặt trắng bệch.

Đây chính là tồn tại khủng bố dùng sức một người đánh phá một đội quân a.Tên sứng bắn tỉa này ở trong quân đội thành phố SY cũng biết sự tồn tại của người cường hóa và người tiến hóa.

Nhưng mà người khủng bố tới mức dùng sức một người đọ sức với quân đội, tại thành phố SY có mười hai vạn người sống sót chỉ có không đến mười người.Nhạc Trọng vừa tiến lên không xa thì chiếc chiến xa bộ binh hiện ra trước người, súng máy hạng nặng zpt90 25 li điên cuồng nhả đạn về phia của Nhạc Trọng.Kỹ năng cảm giác nguy hiểm của Nhạc Trọng làm cho hắn cảm thấy nguy hiểm ập tới, khi hắn bị súng máy hạng nặng zpt90 25 li nhắm vào thì hắn đã bỏ chạy qua bên trái.Đại lượng viên cơ quan pháo bắn không trúng, làm khu vực này gồ ghề lên.Liên tiếp có nhiều chiến sĩ quân đội dùng súng phóng lựu qlb06 35 li hạng nhẹ và súng trường 03 điên cuồng bắn xối xả vào vị trí của Nhạc Trọng.Những tay súng cối cũng không ngừng xạ kích vào người của Nhạc Trọng.Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên liên tiếp.

Âm thanh súng nổ vang không ngừng một khắc nào, Nhạc Trọng trong chớp mắt phát động Ảnh Bộ, tốc độ thân thể vượt qua người thường gấp mười lần, nhưng mà dưới làn đạn như mưa thì Nhạc Trọng cũng thấy uy hiếp lớn nhất là súng phóng lựu.

Đại lượng viên đạn bắn vào trên cốt giáp của Nhạc Trọng và bị đẩy lùi ra ngoài.Nhạc Trọng không dám ngây ngốc ở vị trí nào dù chỉ một giây, cho dù mạnh như hắn liên tục bị súng phóng lựu 35 li bắn trúng cũng không chịu nổi.Nhạc Trọng vừa mới lăn ra sau một khối nham thạch lớn, đột nhiên tim đập mạnh.

Hắn không kịp thở gấp một ngụm đã tiến qua vị trí khác.Oanh một tiếng vang thật lớn, Nhạc Trọng vừa né qua chỗ khác thì một viên đạn súng chống tăng bắn thẳng vào khối đá này.Nhạc Trọng vừa mới nhảy ra khỏi tảng đá to lớn kia, một viên đạn súng cối nổ cách bên phải của hắn hai mét, sóng xung kích cuồng bạo liên tục đánh vào người của Nhạc Trọng.- Hắn phải chết!Nhìn thấy Nhạc Trọng bị súng cối làm chấn động, đây chính là suy nghĩ của tất cả chiến sĩ quân đội.

Vừa rồi Nhạc Trọng xuyên qua mưa tên lửa đạn làm nội tâm của bọn họ rung động thật lớn.Nhạc Trọng sau khi bị đạn súng cối làm choáng, thân thể của hắn ngăn cản được chấn động của sóng xung kích, hắn lăn tại chỗ một vòng, lập tức đứng lên, vung tay lên.

Một quả lựu đạn bay thẳng tơi nơi tụ tập của quân đội.Không ngừng có chiến sĩ quân đội bị lựu đạn nổ tung chết tại chỗ.Nhạc Trọng vừa chạy nhanh vừa dùng súng tiểu liên bắn xối xả vào phía quân đội bên này.

Tuy tài bắn súng của Nhạc Trọng tinh xảo, nhưng mà quân đội đứng cũng phân tán.

Trong lúc xông lên cũng ẩn dấu cơ thể, Nhạc Trọng bắn một loạt chỉ có thể tiêu diệt một hai tên.- Rất khó đánh!Nhạc Trọng điên cuồng chạy nhanh né tránh quân đội xạ kích.Lúc này đạn súng trường không có hiệu quả gì với Nhạc Trọng cả.

Hơn nữa đạn súng pháo không ngừng xạ kích vào người của Nhạc Trọng, làm cho hắn khó mà xông vào doanh của quân đội.- Tiếp tục như vậy không được.

Nếu tiếp tục như vậy thì huyện Trữ Quang sẽ bị công phá!Thân hình Nhạc Trọng lóe lên, né qua một viên đạn hỏa tiễn công kích, trong mắt hàn quang lóe lên, hắn ném tiểu liên qua một bên, thay đổi một khẩu rocket pf98 120 li chống tăng.Nhạc Trọng trong lúc chạy nhanh không ngừng nhìn qua trận địa của quân đội.

Nhanh chóng nhắm trúng quân một tiểu đội pháo cối của quân đội.Nhạc Trọng lúc này nhanh nhẹn cao tới 111 điểm, động tác nhanh như quỷ mị, chiến sĩ quân đội còn chưa kịp phản ứng chút nào đã bị viên đạn rocket tiêu diệt.Viên đạn này vừa nổ tung thì sóng xung kích kinh khủng của nó ảnh hưởng người chung quanh, năm tên chiến sĩ quân đội bị nổ chết, bảy tên chiến sĩ bị mảnh vỡ của thép làm bị thương, phát ra âm thanh thống khổ rên rỉ không thôi.Một kích đắc thủ, Nhạc Trọng giống như quỷ mị nhanh chóng đổi một khẩu pf98 120 li chống tăng khác nhắm trúng một chiến xa bộ binh và bóp cò.Oanh một tiếng vang thật lớn, dưới công kích của đạn hỏa tiễn, chiếc chiến xa bộ binh này lập tức hóa thành quả cầu lửa.

Bốn tên chiến sĩ quân đội nấp sau chiến xa bộ binh và chín tên ở trong chiếc xa bị nổ chết.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, không ngừng đem súng chống tăng ra công kích.Âm thanh nổ lớn không ngừng, hỏa lực mạnh mẽ không ngừng oanh kích vào quân đội, không ngừng có chiến sĩ bị nổ chết, nổ bay.

Trận địa kêu rên ngập trời.Khi Nhạc Trọng sử dụng đạn hỏa tiễn thì số chiến sĩ quân đội chết tổn thương tăng lên nhanh chóng, không bao lâu đã bị nổ chết, tạc tổn thương hơn bảy mươi người, hỏa lực của bọn họ yếu hơn phân nửa.Mà hỏa lực quân đội yếu đi thì Nhạc Trọng giống như quỷ mỵ nhảy vào trong doanh địa của quân đội, hắn muốn tiêu diệt toàn bộ chiến sĩ bên trong.- Doanh trưởng!

Tiếp viện! !

Tôi cần tiếp viện! !

Nếu ngài không phái binh tới thì các huynh đệ đều sẽ bị quái vật download ebook mới nhất tại kktruyen.com kia giết sạch!Đại đội trưởng Bành Kiền phụ trách ngăn cản Nhạc Trọng bây giờ sắc mặt trắng bệch chạy tới chỗ Trầm Tuyết lớn tiếng cầu cứu.Trầm Tuyết lạnh lùng trừng mắt nhìn qua đại đội trưởng Bành Kiến, răng ngà nghiến một cái, bảobảobảo:- Bành Kiến!

Tôi giao toàn bộ liên đội ba cho anh giải quyết Nhạc Trọng, rốt cuộc anh đánh thế nào?

Chẳng những không có tiêu diệt hắn còn tới đây cầu viên binh từ tôi?Bành Kiến nghiến răng nghiến lợi bảobảobảo:- Tên Nhạc Trọng kia đao thương bất nhập, tài bắn súng tinh xảo, còn có thể tùy thời biến ra pf98 120 li chống tăng.

Hắn bắn ra đại lượng hỏa tiễn.

Trong tay hắn có ống phóng rốc-két cơ hồ vô cùng vô tận, quái vật như vậy tôi làm sao đánh?

Chương 278: Phản loạn. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrầm Tuyết lạnh như băng bảobảobảo ra:- Tôi mặc kệ!

Anh phải dùng binh lực trong tay kéo dài hai giờ!

Hai giờ sau chúng ta có thể đánh vào huyện Trữ Quang.

Đánh vào huyện Trữ Quang thì chúng ta sẽ đạt được thắng lợi!Dưới hỏa lực mạnh mẽ của quân đội, quân của Quách Tuyền đã tổn thất đại lượng sinh mạng, chỉ cần cố gắng thêm một chút nữa là có thể đánh vào huyện Trữ Quang.Trầm Tuyết biết rõ như Nhạc Trọng là dân binh, chính thức có thể đánh nhau thì không nhiều, chỉ cần phá hủy được khối xương cứng Quách Tuyền thì cả huyện Trữ Quang không có quá nhiều lực lượng ngăn cản bước tiến của Trầm Tuyết.Trầm Tuyết lạnh như băng nhìn qua Bành Kiến ra lệnh:- Phục tòng mệnh lệnh!

Anh phải tổ chức lực lượng tấn công ngăn cản Nhạc Trọng!Bành Kiến miệng động mấy cái, cuối cùng chỉ có thể cố nén oán khí cắn răng nhìn qua Trầm Tuyết chào theo nghi thức quân đội, ứng một tiếng:- Vâng!Đúng lúc này Lữ TrỠvẻ mặt kinh hoàng xông vào trong doanh thất thố báo cáo với Trầm Tuyết:- Trầm doanh trưởng! !

Liên thứ ba đã bị Nhạc Trọng tiêu diệt hoàn toàn!Sắc mặt Bành Kiến lập tức trở nên trắng bệch.Trầm Tuyết mười ngón quấn vào nhau, sắc mặt trở nên tái nhợt, trong doanh của nàng có bốn liên đội, lúc này tổn thất trong tay Nhạc Trọng là một liên đội.

Tiếp tục chiến đấu thì bảobảobảo không chừng quân đội của nàng sẽ bị Nhạc Trọng tiêu diệt.Đúng lúc này một bộ đàm quân dụng vang lên:- Doanh trưởng! !

Đây là liên bốn, đối phương hỏa lực quá mức hung mãnh!

Thỉnh cầu tiếp viện! !

Thỉnh cầu tiếp viện! !Trầm Tuyết lập tức đưa ra một loạt mệnh lệnh:- Toàn bộ liên hai lập tức ngừng tấn công, lập tức quay trở lại trong doanh!

Lữ Trữ, Cao Lệ Na cùng đi với tôi!Dưới mệnh lệnh của Trầm Tuyết thì toàn bộ liên hai rút lui ra phía sau.Chiến sĩ liên hai vừa tiếp viện thì áp lực của Nhạc Trọng bỗng nhiên gia tăng, hỏa lực dày đặc của quân đội làm cho hắn không ngốc đầu lên nổi.- Loại cường độ hỏa lực này hẳn là tiếp viện a.Nhạc Trọng lúc này không ngừng tiến lên, không dám ở tru y.ện- được c op y t ại kkt r uy,en. c o m- trên lại một chỗ quá lâu, hắn vừa chạy trốn tránh né, vừa lặng lẽ dò xét quân lực của quân đội.

Hắn áp lực bên này càng lớn thì áp lực bên huyện Trữ Quang càng nhỏ đi.Trầm Tuyết đi vào tiền tuyến, chợt nhìn thấy thương binh đầy đất và vụn thi thể nổ tung rất nhiều, gương mặt của nàng trở nên âm trầm hơn.Đột nhiên lúc này hai quả lựu đạn bay tới, rơi xuống trong trận địa phát ra hai tiếng nổ lớn, ba gã chiến sĩ trực tiếp bị lựu đạn nổ chết, hai gã chiến sĩ trực tiếp bị tạc nát hai cánh tay và ngất đi.Vài giây sau thì có một phát hỏa tiễn bắn tới, súng máy hạng nặng và phó súng máy bị nổ chết, bi thép tứ tán ra chung quanh làm bị thương bốn người khác, bọn họ không ngừng phát ra tiếng kêu thống khổ.Cả trận địa khắp nơi là thương binh kêu rên, âm thanh thút thít nỉ non và sĩ khí cực kỳ sa sút.Cho dù liên hai có trang bị tốt và hỏa lực hạng nặng cũng bị áp chế gắt gao, thỉnh thoảng có chiến hữu trực tiếp bị oanh sát, thương binh khắp nơi đều có, loại tình huống này tự nhiên làm sĩ khí của quân đội lập tức giảm sút thê thảm.

Trầm Tuyết thấy thế răng ngà cắn chặt lại, tiếp tục như vậy thì chiến sĩ liên hai liên bốn sẽ bị hủy hoàn toàn trong tay của Nhạc Trọng.

Cho dù nàng dẫn người đánh vào huyện Trữ Quang thì cuối cùng chỉ sợ cũng bị người của Nhạc Trọng toàn diệt.- Nhạc Trọng! !

Tôi là doanh trưởng Trầm Tuyết, tôi đã bảo người đình chỉ tiến công huyện Trữ Quang.

Thỉnh anh bây giờ lập tức ngừng công kích, chúng ta hảo hảo bảobảobảo chuyện!Trầm Tuyết đi tới trước loa phóng thanh, dùng âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng bảobảobảo với Nhạc Trọng.Lúc trước Trầm Tuyết tràn đầy tự tin, cho rằng chiến sĩ một doanh là có thể nghiền áp đám ô hợp của huyện Trữ Quang này, không có một chút lo lắng nào.

Nhưng mà hiện tại chiến sĩ một doanh của nàng bị mình Nhạc Trọng làm chết và tổn thương vô số, làm cho nàng cũng phải cú cái đầu cao ngạo thỉnh cầu đàm phán với Nhạc Trọng.Nhưng mà chỉ có thế lực ngang nhau mới có tư cách đàm phán với nhau, nếu như thực lực hai bên không bằng nhau, đàm phán chính là trò cười.Nhạc Trọng trốn sau một khối đá lớn bảobảobảo vọng ra:- Lưu lại trang bị một liên làm bồi thường thì các ngươi có thể đi!

Nếu không tôi sẽ giết sạch các người!Sau khi trở thành người tiến hóa, cường độ thân thể của Nhạc Trọng tăng cường thật lớn.

Chỉ cần không bị đạn pháo oanh trúng trực tiếp, cho dù là lực sát thương mạnh như sóng xung kích và bi thép nhỏ cũng không làm gì được hắn.

Tăng cường năng lực sống sót trên trường của hắn thật lớn, phối hợp thêm lực phòng ngự của cốt giáp cùng với đại lượng đạn dược súng ống tồn kho trong trữ vật giới chỉ, hắn bây giờ đã trở thành lợi khí chiến tranh khủng bố.

Tiêu diệt một doanh của Trầm Tuyết chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.- Thật hung hăng càn quấy!- Móa!

Liều thì liều!

Lão tử cho dù chết cũng cắn một khối thịt của hắn!"..."

Nghe Nhạc Trọng tuyên ngôn càn rỡ như vậy.

Chiến sĩ phe của Trầm Tuyết mỗi người đều xúc động, muốn xông lên quyết tử chiến với Nhạc Trọng!Trầm Tuyết cũng bị Nhạc Trọng làm tức giận, bộ ngực cao ngất phập phồng bất định, trong hai mắt chớp động sát cơ lẫm lẫm.Đúng lúc này Lữ Trữ đi tới trước loa phóng thanh, cao giọng bảobảobảo ra:- Nhạc Trọng, Tôi là tham mưu Lữ Trữ của sư đoàn xxx.

Chúng tôi là một chi tiểu bộ đội của quân đoàn ba thuộc thành phố SY, nếu anh cố ý chiến đấu với chúng tôi.

Một trận chiến này cho dù thắng bại thì quân đội của thành phố SY cũng không người yên không quan tâm tới.

Thực lực của anh tuy cường hoành.

Nhưng mà quân đội thành phố SY cũng có vô số cao thủ, cộng thêm lực lượng của quân đội đủ để nghiền nát huyện Trữ Quang mà anh kinh doanh vô số lần.

Lúc này chỉ là hiểu lầm, chúng ta nên bảobảobảo chuyện để bỏ qua hiểu lầm kia, cần gì phải động đao thương tổn thương hòa khí?Lữ Trữ bảobảobảo ra lời này là uy hiếp Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng từ trong miệng của người sống sót hiểu được lực lượng quân đội của thành phố SY cực kỳ hùng hậu, so với huyện Thanh Nguyên Lôi Thành hoàn toàn không phải một cấp bậc.

Nhưng mà người sống sót cũng không biết nhiều lắm, lại biết quân đội thành phố SY có trực thăng vũ trang, còn có xe tăng T69, các loại binh khí chiến tranh hạng nặng thì rất nhiều.Nhạc Trọng có thể dễ dàng nghiền áp chiến sĩ một doanh nhưng mà cũng bị binh sĩ một liên nghiền áp vất vả.

Chiến đấu với chiến sĩ một doanh hắn liên tục bỏ chạy để né tránh, nếu như gặp phải một quân đoàn, cho dù công phá cả huyện Trữ Quang và giết Nhạc Trọng cũng không khó khăn gì.Tại huyện Trữ Quang này.

Nhạc Trọng có bốn doanh chiến sĩ, nhưng mà đối mặt với quân đội, cho dù là một doanh cũng có thể đánh hắn hoa rơi nước chảy.Nhạc Trọng trầm mặc một chút lạnh lùng bảobảobảo ra:- Được rồi!

Các người khỏi nơi này, chuyện này tôi không truy cứu nữa!Không có đánh thông liên hệ với căn cứ huyện Thanh Nguyên, Nhạc Trọng không có thực lực đối đầu chính diện với quân đội thành phố SY.

Đợi đến lúc đả thông liên hệ với căn cứ huyện Thanh Nguyên, lại cho bộ đội của huyện Thanh Nguyên trang bị cơ giới thật tốt của nơi này.

Hắn mới nắm chắc chính diện chống lại quân đội thành phố SY.

Chương 279: Phản loạn. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrầm Tuyết lạnh lùng chen miệng bảobảobảo:- Ba ngàn tấn lương thực! !

Cho chúng tôi ba ngàn tấn lương thực đền bù tổn thất mới được.Sau tận thế thì lương thực trở thành tiền thông dụng, tại thành phố SY thì giao dịch tiền mạnh nhất chính là lương thực.

Ba ngàn tấn lương thực không c.hỉn h sử a ,b ở i kk t r,uyen.c,om, tính là số lượng nhỏ.

Nhưng mà Trầm Tuyết tổn thất hai chiếc phái tự hành và một trăm lính tinh nhuệ cũng không bằng được ba ngàn tấn lương thực.- Vậy các người đều chết đi!

Quân đội thành phố SY thế đại tôi cũng biết, chính diện đánh nhau tôi không được!

Sau khi diệt các người thì tôi lập tức đi tới thành phố SY ám sát sĩ quan ở đó.

Một ngày giết mười người, giết đến tận một tháng, sĩ quan quân đội trong thành phố SY lúc đó chỉ sợ không còn mấy người a.- Lui một vạn bước mà bảobảobảo, tôi không ám sát được quan lớn thì tôi ám sát tiểu binh không thành vấn đề.

Một ngày tôi giết hơn một trăm người, giết đến tận một tháng, có lẽ khi đó binh lính của quân đội thành phố SY chết sạch cũng không chừng!

Đến lúc đó cả thành phố SY đều là của tôi!

Tôi cần gì phải dong dài với các người!Nhạc Trọng tràn ngập sát cơ bảobảobảo ra lời này, hắn tuyệt đối sẽ không chịu thua Trầm Tuyết, trong tận thế này chỉ cần có người chịu thua, vô số người sẽ nhào lên xé kẻ đó thành phấn vụn.Sở dĩ Đào Chính Nghĩa xua binh tiến công Thanh Phong Trại của Nhạc Trọng, đó là bởi vì Thanh Phong Trại của Nhạc Trọng đạn dược đã hao hết, trở thành một một khối thịt mỡ, hắn lúc này mới cắn một cái.

Nhạc Trọng sở dĩ có thể chiếm đoạt huyện Trữ Quang là vì nhìn thấy sức chiến đấu chiến sĩ của huyện Trữ Quang cực kỳ thấp.

Trong thế đạo này không có kẻ nào dễ trêu vào cả.Nghe Nhạc Trọng bảobảobảo lời tràn ngập sát cơ đó, trong nội tâm chiến sĩ cả binh doanh tràn ngập hàn ý.

Nhạc Trọng tài bắn súng tinh xảo, bản thân lại có cốt giáp đao thương bất nhập, cộng thêm có không biết bao nhiêu vũ khí hạng nặng, dùng thủ đoạn của hắn thì ám sát sĩ quan bảo vệ trùng điệp cũng thành công cực lớn, càng đừng bảobảobảo tới binh lính bình thường.

Nếu như Nhạc Trọng thực không từ thủ đoạn săn giết những binh sĩ bình thường, đối với cả thành phố SY mà bảobảobảo đây là một hồi tai nạn!- Cuồng đồ đáng chết!Trầm Tuyết bị Nhạc Trọng uy hiếp như vậy thì toàn thân run rẩy lên, vẫn chưa từng có người nào bảobảobảo ra lời uy hiếp nàng như thế này cả.Lữ Trữ bắt lấy bàn tay nhỏ bé của Trầm Tuyết, nhìn qua nàng lắc đầu, sau đó mói thở ra một hơi và bảobảobảo với Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng, anh tức giận làm cái gì.

Chúng tôi chỉ cần ba ngàn tấn lương thực.

Nhưng mà với tư cách trao đổi chúng tôi trả anh ba trăm cân vàng.Thịnh thế tàng đồ cổ, loạn thế mua vàng.

Vàng với tư cách tiền của cả thế giới, nó có lực rung động lòng người, cho dù là trong loạn thế thì không ít thế lực lớn dùng vàng để làm tiền trao đổi.

Ban đầu ở huyện Thanh Nguyên thì trừ lương thực ra, vàng chính là thứ người ta thu thập nhiều nhất.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi và bảobảobảo thẳng:- Được rồi!

Tôi đáp ứng các người.

Hiện tại mời các ngươi lập tức mang binh lui ra năm dặm, buổi tối hôm nay chúng ta sẽ tiến hành giao dịch.Lữ Trữ nhạy cảm bắt được chuyển biến trong lời bảobảobảo của Nhạc Trọng, nàng khẽ mĩm cười bảobảobảo:- Nhạc Trọng.

Tôi nghĩ có khả năng anh gặp phiền toái nhỏ, không biết anh có cần chúng tôi trợ giúp không?

Chỉ cần anh nguyện ý trả thù lao tương ứng, chúng tôi nguyện ý giải trừ phiền toái cho anh!Nhạc Trọng thản nhiên bảobảobảo:- Không cần!

Tôi đúng là gặp phiền toái nhỏ, nhưng mà tôi không cần các người trợ giúp.Nhạc Trọng xác thực gặp được phiền toái.- Chính phủ đã phái đại quân vây quét Nhạc Trọng! !

Giết! !

Giết sạch người của Nhạc Trọng!

Chỉ cần chúng ta giết người của Nhạc Trọng thì sẽ nghênh đón quân chính phủ vào đây, các người sẽ được làm đại quan.Tại huyện Trữ Quang, bên trái lf Trương Báo, bên phải chính là Ngưu Thắng đứng hai bên của Đào Chính Nghĩa và sắc mặt đỏ ửng rống lên.Quân đội chính phủ tấn công đã bị Đào Chính Nghĩa nắm giữ, hắn cũng thừa dịp quân chủ lực của Nhạc Trọng ra ngoài ứng phó thì cùng Trương Báo, Ngưu Thắng hai người giết chết chiến sĩ giám thị.

Hắn rời khỏi biệt thự và lợi dụng sức ảnh hưởng của hắn ở huyện Trữ Quang tập hợp một đội ngũ, lúc này đốt giết và tạo hỗn loạn trong huyện Trữ Quang.Ánh mắt Đào Chính Nghĩa cũng cực kỳ độc ác.

Hắn biết rõ bộ đội của Nhạc Trọng tuy sức chiến đấu cường hoành.

Nhưng mà so với quân chính phủ thì kém một mảng lớn.

Hắn chỉ cần làm huyện Trữ Quang lâm vào trong hỗn loạn, khiên chế trụ binh lực của Nhạc Trọng thì sau khi thành phá hắncũng trở thành công thành lớn nhất của huyện Trữ Quang.

Chẳng những có thể đầu nhập quân đội thành phố SY, còn có thể báo thù Nhạc Trọng đoạt lấy huyện Trữ Quang.Đào Chính Nghĩa chỉ huy lực lượng vũ trang nhân số chừng bốn mươi người, ở trong huyện Trữ Quang giết người khắp nơi, cưỡng gian, phóng hỏa.

Đem huyện Trữ Quang tạo thành hỗn loạn lớn.Trong hỗn loạn này, rất nhiều người sống sót cũng đã bị hỗn loạn lây nhiễm, bắt đầu không kiêng nể gì giết người, cưỡng gian, phóng hỏa, cả huyện Trữ Quang đều lâm vào than khóc ngập trời.- Tất cả mọi người trở lại nơi của mình! !

Tất cả người vẫn còn ở trên đường phố đều trực tiếp dùng tội gián điệp và xử tử.Với tư cách cục trưởng cục cảnh sát Vương Kiến cũng đã mang theo người được huấn luyện tốt đi xử lý trị an.Một tên người sống sót là tội phạm điên cuồng bị Vương Kiến trực tiếp xử bắn, đại bộ phận người sống sót đều vào trong phòng của mình, cùng đợi thế cục trong sáng.

Cho dù ai là kẻ thống trị mới của huyện Trữ Quang thì bọn họ chỉ có thể vô lực tiếp nhận.- Tiêu diệt hắn!Đào Chính Nghĩa nhanh chóng chú ý tới đám người Vương Kiến đang chủ trì trị an khắp nơi, nhìn qua Trương Báo cùng Ngưu Thắng ra lệnh.Trương Báo gầm lên giận dữ, phát động kỹ năng người sói cuồng hóa, toàn thân của hắn khắp nơi đều mọc ra lông sói, cơ bắp thân thể trở nên rắn chắc, hai tay biến thành cự trảo dài hai mươi cm, cả thân thể không ngừng kéo dài ra, biến thành một người cao hai mét.Ánh mắt Ngưu Thắng bên kia chớp động, cầm một cái thuẫn thép nặng hai trăm ký điên cuồng công kích về phía trươc.

Hắn chính là người tiến hóa hệ sức mạnh, thuẫn thép hai trăm ký trong tay của hắn vô cùng nhẹ nhàng.

Được thuẫn thép to lớn này thủ hộ, những viên đạn súng ngắn không cách nào xuyên qua tấm thuẫn.Trương Báo, Ngưu Thắng hai người phát động kỹ năng, chợt điên cuồng lao về phía Vương Kiến.Vương Kiến nhìn qua Trương Báo, Ngưu Thắng hai người xông về phía hắn, nhướng mày bảobảobảo:- Nổ súng!Hai mươi mấy cảnh sát đi theo bên người của Vương Kiến đều cầm súng ngắn, súng trường 03 nhắm bắn về phía Trương Báo, Ngưu Thắng hai người.

Nhưng mà dưới làn mưa đạn thì Trương Báo, Ngưu Thắng cũng không cách nào hoàn toàn tránh né, những viên đạn súng trường chui vào trong người của Trương Báo và huyết hoa văng tung tóe, nhưng không cách nào làm hắn bị thương trí mạnh, những viên đạn bắn lên thuẫn thép của Ngưu Thắng thì làm mặt thuẫn gồ ghề, nhưng mà không cách nào xuyên qua thuẫn thép.- Đổi súng phóng lựu!Vương Kiến nhìn qua Trương Báo, Ngưu Thắng hai gã người tiến hóa, nhướng mày, ra lệnh.

Chương 280: Trấn áp phản loạn. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comHai mươi mấy người cầm súng phóng lựu QLB06 35 li bắn tới, nhắm vào Trương Báo, Ngưu Thắng bóp cò.Oanh!

Oanh!Nương theo một tiếng nổ mạnh, Ngưu Thắng cầm thuẫn thép không ai bì kịp trực tiếp bị hai phát đạn súng phóng lựu bắn trúng, thuẫn thép trong tay bị nổ bay, bản thân của hắn cũng bị xé thành năm bảy mảnh chết đi.Trương Báo nhìn thấy tử trạng của Ngưu Thắng thì trong nội tâm lạnh cả người, nhảy lên cao cao, nhảy vào trong phòng cư dân sống sót.

Đối mặt với hai mươi mấy cảnh sát có súng phóng lựu QLB06 35 li thì hắn phải chết không thể nghi ngờ.- Tiêu diệt bọn chúng!Vương Kiến nhìn qua Đào Chính Nghĩa đang chỉ huy đám côn đồ ở xa xa thì sắc mặt phát lạnh.Hai mươi mấy cảnh sát cầm súng phóng lựu nhắm qua phía của Đào Chính Nghĩa và phát động công kích.Đám côn đồ mà Đào Chính Nghĩa chỉ huy lúc này lập tức bỏ chạy chỉ còn mình Đào Chính Nghĩa, chạy ra khắp bốn phương tám hướng.

Trương Báo, Ngưu Thắng chính là vương bài mạnh nhất trong tay của Đào Chính Nghĩa nhưng mà hai người tiến hóa này còn bị Vương Kiến tiêu diệt, những tên côn đồ tay không n g uồ n ,: kkt ru y en.com vũ khí có thể làm được gì chứ.- Tôi đầu hàng! !

Đừng giết tôi! !

Tôi đầu hàng! !

Tôi nguyện ý lấy ra toàn bộ tài sản, nữ nhân để đổi mạng chó của mình.

Đừng giết tôi!Đào Chính Nghĩa nhìn qua cảnh sát xôn qua thì quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu khẩn, hắn muốn sống sót, hắn không muốn chết!Vương Kiến nhìn qua đầu heo buồn nôn của Đào Chính Nghĩa thì trong mắt hiện ra thần sắc chén ghét, ra lệnh:- Bắt hắn lại, áp giải đi!Nếu đổi lại là Nhạc Trọng thì đã dùng súng bắn vào tứ chi của Đào Chính Nghĩa.

Vương Kiến là cảnh sát hợp cách, mặc dù hắn chén ghét Đào Chính Nghĩa rất nhiều, nhưng mà sau khi đối phương đầu hàng thì không giết đối phương.Ba gã cảnh sát chợt tiến lên bắt lấy đem Đào Chính Nghĩa.Đúng lúc này ở trong nhà dân Trương Báo biến thân người sói đột nhiên lao ra ngoài, xâm nhập vào trong đội ngũ cảnh sát, hắn huy động móng vuốt săc bén liên tục chớp động ba lượt, ba gã cảnh sát bị cắt yết hầu.

Đào Chính Nghĩa cũng khôi phục tự do.Mà khi cảnh sát kịp phản ứng thì một tay của Trương Báo đã bắt lấy một tên cảnh sát làm con tin, dùng móng vuốt sắc bén đặt lên yết hầu của cảnh sát này, lại nhìn qua Vương Kiến uy hiếp:- Không được nhúc nhích!

Nếu không tao giết nó!

Cho chúng tao đi, khi chúng tao an toàn thì nó sẽ hắn thoát.Vương Kiến trầm mặc một chút, nhìn qua thủ hạ bị Trương Báo bắt thì chậm rãi bảobảobảo ra:- Buông anh ta ra, tôi cho anh rời đi.Đối với Vương Kiến mà bảobảobảo, cảnh sát hắn huấn luyện ra giống như con của hắn.

Hắn sẽ không buông tha cho đứa con nào cả.- Tao không tin tưởng bọn mày, đều lùi ra sau cho tao!Trương Báo lớn tiếng gào lên.Đúng lúc này ở trên tòa lầu không xa Trác Nhã Đồng ghé vào mái nhà cầm khẩu súng ngắm nhắm vào Trương Báo, trực tiếp bóp cò.Phanh một tiếng súng nổ vang, một viên đạn súng nhắm bắn vào đầu của Trương Báo, đầu của Trương Báo trực tiếp nổ tung tóe.

Máu và óc trắng bắn ra khắp nơi.Thân thể Đào Chính Nghĩa run rẩy quỳ trên mặt đất lớn tiếng kêu lên:- Tôi đầu hàng! !

Đừng giết tôi! !

Là hắn tự chủ trương giết người, tôi không có quan hệ tới chuyện này!Trương Báo vừa chết, Đào Chính Nghĩa không còn bất cứ dựa vào, lâp tức cần xin tha thứ.- Bắt hắn lại!Vương Kiến lạnh lùng ra lệnh.Bốn tên cảnh sát xông lên, thập phần thô lỗ bẻ các đốt ngón tay của Đào Chính Nghĩa và nhét vào trong một chiếc xe con, áp giải về phòng giam.Giải quyết vân đề của Đào Chính Nghĩa xong, Vương Kiến tiếp tục dẫn người đi trấn áp phản loạn trong huyện Trữ Quang.Trên tòa nhà cao tầng Trác Nhã Đồng đang tìm kiếm mục tiêu khác.Người tiến hóa trời sinh vừa thức tỉnh chính là thiên tài.

Bọn họ có thể nhanh chóng tiếp nhận, học tập rất nhiều tri thức cùng năng lực.

Trác Nhã Đồng tuy là người tiến hóa hệ sức mạnh.

Nhưng mà được Nhạc Trọng huấn luyện cho nên kỹ thuật bắn súng vô cùng điêu luyện.Đương nhiên Trác Nhã Đồng bắn súng ngắm không cách nào so sánh được với 'năng lực giả', nhưng mà bắn lén thì không có vấn đề gì.

Bởi vậy Nhạc Trọng trước tiên sẽ dời nàng ra khỏi chiến trường nguy hiểm, lại huấn luyện nàng trở thành một tay súng bắn tỉa ổn trọng.Đào Chính Nghĩa phản loạn đã bị giải quyết, cả huyện Trữ Quang từ từ khôi phục bình tĩnh.Bộ binh doanh của Trầm Tuyết bị Nhạc Trọng bức lui năm dặm, Nhạc Trọng trở lại huyện Trữ Quang.Quách Tuyền cố nén bi thống cực lớn đi tới trước người Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội, bảobảobảo:- Đoàn trưởng, chúng tôi không cô phụ tín nhiệm của ngài, đã hoàn thành nhiệm vụ.Quách Tuyền doanh thứ nhất trụ vững trước tấn công mãnh liệt của quân Trầm Tuyết.

Nhưng mà bọn họ cũng trả giá bằng trọng thương, thời điểm dừng chiến đấu thì doanh thứ nhất có 90 người thì chết 40, 26 chiến sĩ bị thương nặng nhẹ không đồng đều, chỉ còn lại 17 người còn sống và mấy người bị tàn phế.Mặc dù có da rắn nước phòng hộ, chiến sĩ doanh thứ nhất bị quân của Trầm Tuyết bắn hỏa tiễn, pháo cối, súng phóng lựu vào trong, chiến sĩ của Quách Tuyền chết và bị thương thảm trọng.

Nếu không có áo da rắn nước phòng hộ, lúc này Quách Tuyền là thống soái đầu tiên không còn binh lính.Nhạc Trọng tổ kiến bốn doanh, có thể có ý chí chiến đấu kiên cường cũng chỉ có doanh thứ nhất.

Bị Trầm Tuyết liên tiếp đánh cho tàn phế.

Thực lực quân đội chính quy mạnh mẽ có thể thây được rõ ràng.Nhạc Trọng trầm giọng bảobảobảo:- Các anh làm rất tốt, lúc này có thể giữ vững vị trí huyện Trữ Quang, các anh là người lập công đầu, tôi sẽ sắp xếp sau.

Các chiến sĩ các doanh khác anh cứ tùy tiện chọn lựa!

Chiến sĩ bị thương tôi sẽ toàn lực cứu chữa.

Chiến sĩ chết trận thì đi thu thập thi thể của bọn họ, tôi muốn an táng bọn họ thật tốt.- Chiến sĩ của tôi so sánh với quân đội còn kém rất nhiều.Nhạc Trọng cũng có chút không dễ chịu, lúc này là lần chiến sĩ tinh nhuệ dưới trướng của hắn chết nhiều nhất.

Cho dù lần trước hơn mười vạn tang thi tấn công huyện Thanh Nguyên thì tinh nhuệ của hắn không chết nhiều như vậy, lúc đó chết phần lớn là cặn bã doanh và người sống sót bình thường.- Vâng!

Đoàn trưởng!Quách Tuyền lòng dạ hơi tốt hơn một chút, nhìn qua Nhạc Trọng chào thi nghi thức quân đội, dẫn người đi thu thập thi thể huynh đệ.- Đoàn trưởng!- Đoàn trưởng!"..."

Nhạc Trọng đi vào trong trụ sở quân y tạm thời, những chiến sĩ bị thương nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới, đều kích động kêu lên.- Đều nghỉ ngơi thật tốt!

Tiếp nhận bác sĩ trị liệu!Nhạc Trọng nhìn qua các chiến sĩ và bảobảobảo ra.Lúc này trong trụ sở quân y này khắp nơi đều là bác sĩ y tá, bọn họ không ngừng tiến hành trị liệu cho chiến sĩ.

Huyện Trữ Quang có hơn một vạn năm ngàn người sống sót, trong đó bác sĩ chuyên nghiệp có ba mươi người, những bác sĩ này Nhạc Trọng bồi dưỡng thành bác sĩ chiến trường, chủ yếu vì bọn họ chữa trị thương thế, tật bệnh, cũng cho phúc lợi của chiến sĩ hạng nhất.Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì những người bị thương bình tĩnh lại.Nhạc Trọng từ trong trữ vật giới chỉ móc ra một bao lớn bột phấn cỏ cứu mạng đưa cho bác sĩ và y tá, ra lệnh cho bọn họ:- Lập tức dùng những thứ này trị liệu cho bọn họ.

Thoa ngoài da và uống thuốc, liều thuốc là mỗi người một bao nhỏ.

Chương 281: Trấn áp phản loạn. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSúng ống đạn được, lương thực, dược vật, thực phẩm phụ phẩm, cùng các nhu yếu phẩm.

Trong trữ vật giới chỉ của Nhạc Trọng đều chứa đầy những thứ này, trong đó cỏ cứu mạng là thần dược bảo vệ tính mạng, Nhạc Trọng chứa đầy hai lập phương, đủ để cứu rất nhiều người.Một gã bác sĩ tuổi già Vương Nghĩa Niên nhướng mày trực tiếp không chút khách khí nhìn qua Nhạc Trọng bảobảobảo ra:- Nhạc đoàn trưởng!

Đây là thuốc gì!

Thỉnh anh bảobảobảo cho tôi biết, nếu như ngài không bảobảobảo rõ ràng, xin thứ cho tôi không cho những chiến sĩ này dùng thuốc này.

Tôi sẽ phụ trách với bệnh nhân của mình.Vương Nghĩa Niên là bác sĩ ngoại khoa, có vài chục năm kinh nghiệm, tính tình vừa cứng lại thẳng, ở trong tận thế cũng không có cải biến tính cách này.Nhìn thấy Vương Nghĩa Niên cũng dám chống đối Nhạc Trọng, sắc mặt bác sĩ và y tá còn lại đại biến, trong lòng run sợ nhìn qua Nhạc Trọng.

Tận thế nhân mạng tiện như con kiến, lúc trước Đào Chính Nghĩa thống trị huyện Trữ Quang thì có một bác sĩ nhìn nữ nhân của hắn nhiều hơn hai lần, hắn một súng giết chết tên bác sĩ, làm cho bọn họ nhìn thấy tận thế tàn khốc ra sao.

Bọn họ sợ Vương Nghĩa Niên làm tức giận Nhạc Trọng thì bị Nhạc Trọng xử bắn.Tuy tính tình của Vương Nghĩa Niên vừa cứng lại thẳng, nhưng mà hắn đúng là có bản lĩnh chân thật, y thuật cũng thập phần cao minh.

Những bác sĩ kia thập phần cần hắn.Nhạc Trọng nhìn Vương Nghĩa Niên, lông mày có chút nhảy lên, cũng không có làm khó Vương Nghĩa Niên.

Hắn trực tiếpdùng ám ma đao cắt một cái, cắt ra một vết thương dài, sau đó dùng vột phấn cỏ cứu mạng vẫy lên.Tác dụng của cỏ cứu mạng và sức sống cường đại bản thân của Nhạc Trọng thêm vào, miệng vết thương của Nhạc Trọng bằng mắt thương nhìn thấy khôi phục lại, rất nhanh đã khép lại.Nhạc Trọng nhìn qua Vương Nghĩa Niên hỏi:- Như vậy có dùng được không?- Dựa theo Nhạc đoàn trưởng phân phó đi bôi thuốc cho các chiến sĩ!Vương Nghĩa Niên nhìn thấy công hiệu thần kỳ như vậy thì lập tức phân phó các bác sĩ và y tá đi làm.Những chiến sĩ bị thương sau khi bôi cỏ cứu mạng lên thì tốt hơn nhiều, những miệng vết thương vốn đang rỉ máu cũng đã dừng chảy máu.Vương Nghĩa Niên nhìn qua những vết thương của các chiến sĩ dừng chảy máu, con mắt sáng lên, hắn nhịn không được hỏi:- Nhạc đoàn trưởng, những thuốc này thần kỳ như vậy?

Có thể bảobảobảo cho tôi biết không?Vương Nghĩa Niên làm nghề y nhiều năm lần đầu tiên nhìn thấy thần dược như thế này!Nhạc Trọng thản nhiên bảobảobảo:- Những dược vật này tên là cỏ cứu mạng, dùng vài loại thuốc trân quý chế thành, là thánh dược chữa thương, là bí phương độc nhất vô nhị của tôi, không thể dễ dàng bảobảobảo cho người khác biết.Cỏ cứu mạng là bảo vật nhanh chóng chữa hết vết thương thì Nhạc Trọng nắm giữ một lá bài tẩy, tại huyện Trữ Quang hắn thống trị còn chưa vững chắc, hắn cũng không đem chân diện mục của cỏ cứu mạng cho người khác thấy.Vương Nghĩa Niên thất vọng, nhưng mà hắn vẫn rời đi chiếu cố các chiến sĩ khác.Nhạc Trọng nhìn thấy thương thế của các chiến sĩ doanh thứ nhất tốt lên thì rời đi..Trần Minh đi tới bên người Nhạc Trọng báo cáo thống kê tổn thất với Nhạc Trọng.- Chủ nhân, lúc này phần tử tham gia phản loạn tổng cộng có một trăm chín mươi ba người.

Xin hỏi nên xử lý thế nào?Nhạc Trọng đưa ra mệnh lệnh lãnh khốc.- Đầu đảng tội ác là Đào Chính Nghĩa ném vào trong đám tang thi, hắn tang thi ăn tươi hắn!

Bộ hạ của Đào Chính Nghĩa phải chém đầu trước mặt để răn chúng!

Các phần tử phản loạn có giết người cũng chém đầu đi.

Người không có giết người thì ném vào trong cặn bã doanh làm pháo hôi chiến đấu với tang thi.Trần Minh gật gật đầu, lại đưa ra một vấn đề:- Những gia quyến của phần tử phản loạn xử trí như thế nào?Nhạc Trọng lạnh lùng bảobảobảo:- Chỉ cần là người có liên quan tới phản loạn, nam ngoài mười sáu tuổi ném vào trong cặn bã doanh.

Nữ nhân đưa tới nữ doanh chờ xử lý.

Về phần hài tử vị thành niêm sắp xếp vào ám doanh, tiến hành giáo dục tư tưởng của bọn họ.Cho dù là thời đại nào, chính quyền gì.

Đối với phần tử phản loạn cũng trấn áp rất tàn khốc.

Những phần tử phản loạn thành công thì cũng bỏ đi, nếu như bị trấn áp thì tuyệt đối không có kết cục gì tốt cả.Nương theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì downl o ad PR,C m ớ i n hấ t t ại k ktru-ye n,. c om bốn mươi sáu tên tùy tùng đi theo Đào Chính Nghĩa phản loạn trực tiếp bị chém đầu dã man răn chúng.

Ba mươi hai tên phần tử bạo loạn giết người cũng bị chém đầu.

Máu tươi nhuộm đầy pháp trường.

Chấn nhiếp thật lớn người sống sót trong huyện Trữ Quang, làm cho bọn họ nhìn thấy thủ đoạn tàn khốc của Nhạc Trọng là thế nào.Đào Chính Nghĩa nhìn thấy bộ hạ trực tiếp của mình bị giết, tại sợ tới mức đái ra quần, trong mắt tràn ngập sợ hãi cùng tuyệt vọng.Những phần tử phản loạn còn sót lại bị nem vào cặn bã doanh, nhốt vào trong phòng giam, những nữ nhân thì đưa vào nữ doanh chờ xử lý những người ủng hộ phần tử phản loạn thì đưa vào trong cặn bã doanh, trong khoảng thời gian ngắn trong phòng gian chật kín người bị bắt.- Không muốn! !

Không muốn nên ném tôi ở nơi này! !

Tôi cầu các người, tôi van các người!Ở trong yếu đạo giao thông chủ yếu của huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên là nơi tràn ngập tang thi, Đào Chính Nghĩa bị trói thành bánh chưng nhìn qua Hùng Chính đau khổ cầu khẩn.Ở cách Đào Chính Nghĩa mười mét có hơn một trăm con tang thi đang chậm rãi tiến về chỗ của Đào Chính Nghĩa.Hùng Chính lạnh lùng cười cười, một cước đá vào trên người Đào Chính Nghĩa, đem Đào Chính Nghĩa đá bay ra xa hai mét.- Heo mập đáng chết!

Mày dám vào thời điểm mấu chốt nhất phản bội chúng tao, mày chế đi!- Không nên! ! !

Ah! ! !

Tao nguyền rủa bọn mày! !

Ah! !

Cứu mạng! !Một con tang thi đi tới bên người Đào Chính Nghĩa và mở cái miệng dính máu của nó hung hăng cắn lên mặt của Đào Chính Nghĩa, cắn xuống một khối huyết nhục lớn.

Tang thi còn lại nhào lên người của Đào Chính Nghĩa, từng ngụm từng ngụm cắn xé lên người của Đào Chính Nghĩa, cắn nuốt huyết nhục của hắn.

Đào Chính Nghĩa lập tức phát ra âm thanh thống khổ và rên rĩ- Nhã Đồng tỷ!

Có phải quá tàn nhẫn hay không!Đồng Hiểu Vân nhìn thấy Đào Chính Nghĩa tươi sống bị tang thi ăn tươi, có chút không đành lòng nhìn qua Trác Nhã Đồng hỏi.Lúc này Hùng Chính nhìn Đồng Hiểu Vân và lắc đầu bảobảobảo:- Hắc hắc!

Tàn nhẫn?

Hiểu Vân tiểu thư, là cô quá lương thiện rồi!

Dựa theo hành vi phạm tội của con heo mập chó chết này, hắn chết mười lần còn không đủ.

Cô có biết thời điểm điều tra nhà của hắn phát hiện cái gì không?

Trong hầm ngầm biệt thự của hắn buộc chặc tiểu nữ hài tuổi không lớn hơn mười lăm.

Mười tiểu nữ hài này có sáu đã biến thành thi thể, cặn bã như vậy mà cô còn đồng tình với hắn, thật sự là quá buồn cười.Đồng Hiểu Vân nghe Hùng Chính bảobảobảo như thế thì co chút không muốn tin tưởng.

Nhưng mà vừa nhớ lại trong nhà xưởng khu biệt thự ở Thanh Phong Trại tràng cảnh tràn ngập huyết tinh.

Gương mặt nhỏ nhắn của nàng run lên.

Cầm thật chặt tay của Trác Nhã Đồng.

Chương 282: Kết cục của Đào Chính NghĩaChỉnh sửa : kktruyen.comTrong mắt đẹp của Trác Nhã Đồng hiện ra thần sắc phức tạp, vỗ vỗ bàn tay nhỏ bé của Đồng Hiểu Vân bảobảobảo:- Hiểu Vân, những người này nếu như đắc thế thì kết cục của chúng ta sẽ thảm hơn nhiều.

Thế giới hiện tại đã khác trước kia, cô phải cố gắng thích ứng mới được.- Ân!Đồng Hiểu Vân cầm thật chặt bàn tay của Trác Nhã Đồng và gật đầu.- Chúng ta lên!Thời điểm Đào Chính Nghĩa dừng kêu thảm thiết thì Trác Nhã Đồng xung trận ngựa lên trước cùng Đồng Hiểu Vân và chiến sĩ doanh thứ nhất xông vào tang thi.Chiến sĩ doanh thứ nhất của Nhạc Trọng đã thay trang phục và Phảng Chế Đường Đao, toàn bộ mặc áo giáp da rắn biến dị, vừa xông vào trong thi đàn thì như hổ lạc vào bầy dê, tùy ý chém giết những con tang thi để cường hóa.Doanh thứ hai cầm súng trường 03, dùng súng xạ kích vào tang thi.

Từng dãy tang thi giống như rạ nằm rạp xuống.Nhạc Trọng đứng ở phía sau quan sát thi đàn dị động, ở bên cạnh hắn còn đứng Trầm Tuyết, Lữ Trữ, Cao Lệ Na ba nữ.Lữ Trữ nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên bảobảobảo:- Nhạc Trọng, anh cân nhắc như thế nào rồi?

Chỉ cần anh gánh chịu tiêu hao đạn dược cho chúng tôi, trả cho chúng tôi năm ngàn tấn lương thực.

Những tang thi này chúng tôi sẽ giải quyết cho anh.Trong quân đội thần xạ thủ rất nhiều.

Trợ giúp Nhạc Trọng thanh lý đám tang thi này còn có tác dụng luyện binh đấy, còn có thể đạt được lương thực quý giá.

Lữ Trữ cho rằng khoản mua bán này ngu ồ.n : -k ktr u.y,en,. com có lợi nhất.Nhạc Trọng thản nhiên bảobảobảo:- Không cần!Nhóm tang thi này chiếm giữ yếu đạo đi từ huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên và không có tang thi chữ Z chỉ huy, bởi vậy cũng không tính là nguy hiểm, đây là nơi luyện binh tốt để cường hóa.

Nhạc Trọng tự nhiên sẽ không hao phí lương thực cho đám người Lữ Trữ này ra tay.Ba ngàn tấn lương thực cũng không phải con số nhỏ, Nhạc Trọng cũng không có đáp ứng phụ trách vận chuyển lương thực, quân đội cũng chỉ có thể điều động xe của mình chở ba ngàn tấn lương thực quay về căn cứ người sống sót ở thành phố SY.

Nhưng mà thời gian vận chuyển lương thực cần nhiều ngày, Trầm Tuyết các nàng ở bên người của Nhạc Trọng, quan sát Nhạc Trọng tiêu diệt toàn bộ tang thi.Trầm Tuyết nhìn qua chiến sĩ doanh thứ nhất và doanh thứ hai của Nhạc Trọng và cười bảobảobảo:- Chỉ bằng những hộ hạ này của anh không có chúng tôi trợ giúp, chỉ sợ một tuần cũng không cách nào đả thông tới huyện Thanh Nguyên.Nhạc Trọng nhìn thấy chiến sĩ doanh thứ hai xạ kích tang thi cực kỳ kém cỏi, ngay cả tiến hành bắn tỏa trong phạm vi một trăm mét cũng rất khó bắn trúng đầu của tang thi.

Từng viên đạn chỉ bắn trúng bộ vị thân thể của tang thi, căn bản không cách nào giết chết tang thi.

So với tinh nhuệ của quân đội, trình độ doanh thứ nhât và thứ hai kém hơn nhiều.Nhạc Trọng nhìn Trầm Tuyết và lạnh lùng bảobảobảo:- Đây là chuyện của chúng tôi, liên quan gì tới cô?Bởi vì Trầm Tuyết cho nên Nhạc Trọng tổn thất đại bộ phận tinh nhuệ của doanh thứ nhất, hắn đối với băng sơn mỹ nhân tuyệt sắc này không có chút hảo cảm nào.

Nếu không phải Trầm Tuyết có được bối cảnh quân đội cường đại, hắn bảobảobảo không chừng sẽ một viên đạn bắn chết nữ nhân này.Trầm Tuyết nhìn Nhạc Trọng và lạnh lùng cười cười.

Không bảobảobảo thêm gì nữa.

Nàng đối với Nhạc Trọng cũng không có hảo cảm nào.

Nếu không phải nàng biết rõ thực lực của Nhạc Trọng, nàng tuyệt đối sẽ một viên đạn bắn chết nam nhân này.Nhạc Trọng đột nhiên hỏi:- Thành phố SY thiếu lương thực sao?Trong nội tâm Trầm Tuyết ba nữ kinh hãi.Lữ Trữ nhìn Trầm Tuyết và mỉm cười muốn bảobảobảo cái gì, lại bị Nhạc Trọng trực tiếp đánh gãy.- Các người có thể không bảobảobảo!

Nhưng mà tôi tự có biện pháp biết rõ, chậm nhất chỉ cần ba ngày là tôi sẽ có tình báo mình cần.Nhạc Trọng lãnh đạm nói.Lữ Trữ do dự thoáng một chút, chậm rãi bảobảobảo ra:- Đúng vậy!

Cung ứng lương thực của thành phố SY đã xảy ra vấn đề.Nhạc Trọng nhướng mày hỏi:- Vì cái gì?

Tôi nhớ được gần thành phố SY không phải có kho lương thực cỡ lớn bị các người chiếm rồi sao.

Cung ứng lương thực không có vấn đề mới đúng.Lữ Trữ cười khổ một tiếng, đem nguyên nhân lương thực thành phố SY thiếu thốn bảobảobảo với Nhạc Trọng.Kho lương thực dự trữ gần thành phố SY có mười lăm vạn tấn.

Quân đội thành phố SY lúc trước tiến công chiếm kho lương thực này, mặc dù có mang mua bán trộm lương thực, làm hàng giả, dùng lương thực đã mốc để đánh tráo các loại xảo trá, nhưng mà lương thực vẫn còn mười vạn tấn.Quân đội và chính phủ thành phố SY nổ lực, tổng cộng cứu vớt tập kết hơn mười vạn nhân khẩu, mười vạn tấn lương thực ăn tiết kiệm cũng có thể ăn được hai ba năm.

Vốn cung cấp lương thực cũng không co khẩn trương.Không lâu trước kia một đứa con quan lớn của chính phủ mang phụ nữ xinh đẹp về nhà chà đạp, sau khi uống thuốc thì hắn chơi chết nữ nhân kia.

Trong tận thế này nữ nhân chết không phải là chuyện đáng kể gì, con của tên quan lớn không để trong lòng.

Nhưng mà vận khí không tốt chồng của phụ nữ kia chính là người tiến hóa thực lực cường hoành.

Lão bà của mình bị người ta chơi chết, tên người tiến hóa yêu thương vợ cho nên tràn ngập lửa giận.Tên người tiến hóa này phản ứng lại, hy vọng có thể trừng phạt con của tên quan lớn kia.

Một gã là một người không quyền thế muốn vặn ngã con của quan lớn, kết quả có thể nghĩ.

Chính hắn bị bắt ngược và tống giam.Tên người tiến hóa kia tức giận đã giết chết cai ngục, hơn nữa trong nội tâm tức giận, thừa dịp ban đêm giết sạch chiến sĩ thủ hộ kho lương thực, hắn phóng hỏa khắp kho lương của thành phố SY, đem mười vạn tấn lương thực dự trữ của thành phố SY đốt hơn tám vạn tấn.

Tên người tiến hóa kia thừa dịp loạn chạy ra khỏi căn cứ thành phố SY, thành phố SY cũng vì vậy mà thiếu lương thực trầm trọng.Còn sót lại hơn một vạn tấn lương thực chỉ đủ cho mười mấy vạn người ăn trong mười tháng, tự nhiên làm cho chính phủ, quân đội thành phố SY khủng hoảng lên.

Trầm Tuyết cũng được phái tới tấn công huyện Trữ Quang, ý đồ chiếm lĩnh huyện Trữ Quang, lợi dụng lương thực dự trữ trong huyện Trữ Quang giúp thành phố SY vượt qua một kiếp.

Một sự kiện này làm cho thành phố SY kiến thức được đáng sợ khi người tiến hóa tức giận.Nhạc Trọng nhàn nhạt hỏi:- Đứa con của tên quan lớn gây chuyện lớn có bị giết không?Lữ Trữ chần chờ một chút, cười khổ bảobảobảo:- Hắn bị nhốt hai tháng!- Hai tháng!Nhạc Trọng cười nhạt một chút, nhìn Trầm Tuyết và bảobảobảo:- Cứ như vậy còn muốn cho tôi đầu nhập vào căn cứ thành phố SY.

Nếu như tôi bị tên kia giết, hắn bị giam mấy ngày?

Là ba ngày hay là một ngày?- Anh cũng không khá hơn được chút nào cả!Trầm Tuyết nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng phản bác:- Tội không họa vợ con!

Những phần tử gây họa cho thì định tội cho vợ con người ta, bọn họ tội gì, anh còn không phải xử lý bọn họ!

Anh và đám hỗn đản đó không có gì khác nhau!

Giai cấp đặc quyền cái, quốc gia trong quốc gia, thế lực nào mà không có.

Nếu anh ở huyện Trữ Quang cường đoạt phụ nữ thì ai ngăn cản anh, lại có ai trừng phạt anh?

Người ta liều chết cũng không quá đáng là vì giữ gìn lợi ích cho anh mà thôi, chính anh là người có đặc quyền a!

Chương 283: Hội sư. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lãnh đạm nói:- Cô đã nói rõ ràng như vậy thì tôi cũng lười cãi với cô.

Trầm doanh trưởng, cô còn chuyện gì sao?

Không có chuyện gì thì cô nên rời đi đi.

Tôi không có nhiều thời gian nói chuyện phiến với cô đâu.Trầm Tuyết nhìn Nhạc Trọng và lạnh lùng lưu lại một câu, quay người liền đi:- Anh cho rằng tôi thích hàn huyên với anh sao?

Chỉ biết phân liệt quốc gia làm quân phiệt!Cao Lệ Na cũng đi theo sau lưng Trầm Tuyết rời đi.Lữ Trữ nhìn qua Nhạc Trọng áy náy cười nói:- Thật có lỗi, Nhạc đoàn trưởng!

Trầm doanh trưởng nàng tính tình thẳng một chút!

Nếu có mạo phạm, kính xin ngài không nên so đo với nàng.Lữ Trữ quen Trầm Tuyết ở trong tiểu đoàn đội, nàng phụ trách các sự vụ ngoại thương và đối ngoại.

Trầm Tuyết tính tình căn bản không thích hợp làm c-h.ỉ.n h, s,ửa bở-i kk tr u-ye n.com ngoại giao.Nhạc Trọng nhìn Lữ Trữ lãnh đạm nói:- "Có chuyện gì cô nói đi!Lữ Trữ hiện tại không có rời đi, hiển nhiên có chuyện quan trọng nói với Nhạc Trọng.Lữ Trữ nhìn qua Nhạc Trọng Doanh Doanh cười nói:- Tôi hy vọng dùng năm trăm cân vàng đổi năm ngàn tấn lương thực!Nhạc Trọng nhìn Lữ Trữ lạnh lùng nói:- Không có khả năng!

Ba ngàn tấn lương thực là nhượng bộ lớn nhất của tôi, tôi không nhượng bộ lần thứ hai.Lữ Trữ có chút tiếc nuối nói ra:- Như vậy ngài nghĩ muốn cái gì.

Tôi hy vọng có thể thành lập quan hệ mậu dịch ổn định, sắt thép, dụng cụ cắt gọt, quần áo, giày da thương phẩm các loại, chỉ cần ngài cần thì chúng tôi sẽ chở tới đây.

Đương nhiên ngài cần tiền trả vận chuyển bằng lương thực và dầu nhiên liệu.Nhạc Trọng nhìn Lữ Trữ thản nhiên nói:- Huấn luyện quân sự!

Nếu các người phái người huấn luyện cách xử dụng xe tăng, pháo thủ!

Huấn luyện một doanh pháo binh tôi trả các người ba ngàn tấn lương thực!Nhạc Trọng sau khi có được vũ khí của một binh doanh cơ giới hóa, đạn dược trang bị cũng không thiếu hụt.

Vũ khí hạng nặng cũng không thiếu, thiếu duy nhất là binh sĩ điều khiển chúng.- Chuyện này là không thể nào!

Xin ngài đổi điều kiện khác!Lữ Trữ trực tiếp cự tuyệt.

Các nàng không có khả năng chế tạo ra một địch nhân cường đại trong khu vực này đối lập với quân đội.- Vậy thì tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ!Nhạc Trọng đem Lữ Trữ vứt qua một bên, trực tiếp nhảy vào trong thi đàn, huy động ám ma đao không ngừng chém giết tang thi tiến hóa.Năm ngày, Nhạc Trọng điều khiển bốn doanh của huyện Trữ Quang thay nhau ra ngoài đường giao thông giữa huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên liên tục tiêu diệt mười vạn tang thi.Mà huyện Thanh Nguyên bên kia, Trì Dương cũng điều động ba doanh chủ lực ra ngoài đường giao thông săn giết tang thi.

Rốt cục năm ngày sau cũng tiêu diệt mười vạn tang thi.Nhạc Trọng huấn luyện bốn doanh chiến sĩ huyện Trữ Quang đã thoát thai hoán cốt một lần, toàn bộ đều biến thành người cường hóa cấp 10 trở lên, Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân hai nữ đều là người tiến hóa, trang bị hệ thống thần ma là tốt nhất.

Một phen đại chiến Trác Nhã Đồng trở thành người cường hóa cấp 24, Đồng Hiểu Vân cũng trở thành người cường hóa cấp 21.

Người tiến hóa so với người cường hóa bình thường có tiềm lực mạnh hơn nhiều, bởi vậy sức chiến đấu hơn xa người cường hóa khác, chỉ cần có tang thi cao cấp sung túc săn giết, bọn họ tấn cấp với tốc độ thật nhanh.Trên chiến trường còn sót lại mười vạn hài cốt tang thi cũng bị Nhạc Trọng hạ lệnh vận chuyển tới lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, ném dưới gốc cây to lớn sinh trưởng xà đản quả.

Trừ chuyện đó ra đại bộ phận hài cốt được mang về huyện Thanh Nguyên dùng làm phân bón cho cỏ cứu mạng.Trong binh doanh lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh được Nhạc Trọng phái người chiếm lĩnh, đồng thời liệt kê vào cơ mật cao nhất, trừ Nhạc Trọng ra thì những người khác không được lệnh không thể vào.

Vi phạm mệnh lệnh trực tiếp sẽ bị thủ vệ bắn chết.Đường đi huyện Thanh Nguyên cùng huyện Trữ Quang đã đả thông, Trì Dương mang theo hai doanh chủ lực và cao tầng huyện Thanh Nguyên đi tới gặp Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng rời khỏi huyện Thanh Nguyên thì quyền lợi hạch tâm đã mất trong thời gian ngắn.

Người lãnh đạo rời khỏi quyền lợi hạch tâm đã lâu, lực ảnh hưởng của hắn sẽ hạ thấp, nhâm tâm li tán.

Trì Dương mang theo những cao tầng tới đây là bày ra hắn không có dị tâm.

Mặc dù Trì Dương là bạn bè của Nhạc Trọng nhưng hắn vẫn chú ý chi tiết này.Nhạc Trọng nhìn qua Trì Dương ở trước người, trong nội tâm ấm áp nói lời cảm tạ:- Trì Dương, trong khoảng thời gian này vất vả cho anh rồi!Tuy Trì Dương không bằng Nhạc Trọng có chiến công hiển hách, dốc sức chiến đấu ở bốn phía, tìm kiếm hết cơ hội chiếm đoạt thế lực khác, khuếch trương thế lực.

Hắn lại thập phần trầm ổn, ổn định nhân tâm dao động khi Nhạc Trọng đột nhiên rời đi, chỉ là điểm này cũng đã hết sức lợi hại.

Nếu không phải có Trì Dương tọa trấn, Nhạc Trọng mất tích thì chỉ sợ rất nhiều bộ hạ ở huyện Thanh Nguyên đã phân liệt ra rồi.Trì Dương gật gật đầu nói thẳng:- Tôi về huyện Thanh Nguyên trước!

Rời đi quá lâu tôi lo lắng sẽ xảy chuyện!Trì Dương lúc này chạy tới huyện Thanh Nguyên gặp Nhạc Trọng một mặt là tỏ trung tâm.

Bày tỏ lòng trung thành, gần đây Trì Dương cũng rời đi mấy ngày cho nên phải quay về chủ trì sự vụ ở huyện Thanh Nguyên.Nhạc Trọng đem một quả xà đản quả màu hồng giao cho Trì Dương:- Cái này cho anh, sau khi ăn vào có lẽ anh sẽ phát sốt trong thời gian một ngày.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, sau khi anh phát sốt xong sẽ trở thành người tiến hóa.Trì Dương tiếp nhận xà đản quả màu hồng xong liền đa tạ, cũng không nói nhiều thêm câu nào chỉ nhìn qua Nhạc Trọng gật gật đầu sau đó phong trần mệt mỏi rời khỏi huyện Trữ Quang, lên xe chạy về huyện Thanh Nguyên.- Từ phó doanh trưởng, những vật này bọc thép là có thể sử dụng sao?Nhạc Trọng dẫn mọi người tới kho súng ống đạn dược trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, Từ Chính Cương chỉ vào súng ống đạn dược trong kho và lên tiếng hỏi.Ngô Quang nhìn thấy nhiều vũ khí hiện đại như vậy, con mắt tỏa sáng, giống như sắc lang nhìn thấy mỹ nữ tuyệt thế liền chảy nước miếng vậy:- Xe tăng! !

Xe tăng T69!

Pháo tự hành 122 li! !

Hỏa tiễn chống tăng! !

Xe hỏa tiễn 122 mm!

Nhạc đội, anh từ nơi nào tìm được đồ tốt vậy?Những người còn lại nhìn thấy xe bọc thép kiểu mới, xe tăng, pháo tự hành, xe phóng tên lửa đạn đạ thì hai mắt tỏa sáng.

Nếu như có thể phát huy uy lực của chúng, thực lực thế lụywc Nhạc Trọng tăng lên không chỉ gấp mười lần.Khổng Thiên Dự, Lưu Diễm, Trần Thạch Đầu là đám cao tầng dùng ánh mắt trông mong nhìn qua Ngô Quang, Từ Chính Cương là quân nhân chuyên nghiệp.

Bản thân bọn họ không thể sử dụng đám vũ khí hiện đại này được, cũng chỉ có trông cậy vào Ngô Quang, Từ Chính Cương, Lang tử là những quân nhân chuyên nghiệp.- Chiến xa bộ binh có thể trực tiếp sử dụng.

Pháo tự hành và xe bọc thép thì trong chúng ta có ba người học tập thao túng thế nào.

Xe tăng T69 tôi đã lái thử hai lần, chỉ cần cho tôi thời gian ba tháng tôi có thể đào tạo ra một chi đội ngũ lái xe tăng T69...Từ Chính Cương nhìn qua vũ khí hiện đại trước mặt, trong mắt cũng hiện ra hào quang nóng rực nói ra.

Chương 284: Hội sư. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTừ Chính Cương chính là chiến sĩ ưu tú, hắn tinh thông sử dụng nhiều loại vũ khí trang bị.

Trừ chuyện đó ra thì có chút ít quân nhân chuyên nghiệp bị Nhạc Trọng thu phục ở huyện Thanh Nguyên cũng có không ít người mới, trong bọn họ có hội thao tung pháo cối, có biết lái chiến xa bộ binh, còn có biết sử dụng xe phóng hỏa tiễn đạn đạo.

Sau khi trang bị cho bọn họ, khi đó bọn họ có thể giúp thế lực Nhạc Trọng mạnh hơn gấp mười lần.Khổng Thiên Dự nhìn thấy trong kho đạn dược có xe tăng T69 thì đỏ mắt kêu lên:- Nhạc đội! !

Phân cho chúng tôi một chiếc xe tăng T69 đi!Triệu Tinh cũng nhịn không được mở miệng kêu lên:- Nhạc đội!

Phân cho chúng tôi hai chiếc chiến xa bộ binh đi!"..."

Những liên đội đại đội trưởng, phó doanh trưởng cũng đều đi theo nhao nhao ồn ào, muốn được chia chút ít trang bị.

Nhiều ra một chiếc chiến xa bộ binh cũng có uy lục lớn.

Trừ những biến dị thú cấp hai ra, còn không có sinh vật gì có thể ngăn cản được súng máy hạng nặng zpt90 25 li của nó.Nhạc Trọng nhướng mày quát lạnh:- Đều yên tĩnh cho tôi!Nhạc Trọng vừa quát, những đội trưởng doanh trưởng kiệt ngạo bất tuân yên lặng.

Những bộ đội là do một tay Nhạc Trọng kéo lên, uy vọng Nhạc Trọng trong quân cực cao, bọn họ ai cũng không dám có tặc đảm.

Phải biết rằng Nhạc Trọng lúc này không phải thư sinh yếu đuối trước tận thế, mà là kiêu hùng tâm ngoan thủ lạt sau tận thế.Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:- Đợi Từ phó doanh trưởng huấn luyện ra chiến sĩ hợp cách tôi sẽ phân chúng cho mọi người.

Hiện tại, các người đi nghỉ ngơi đi, hai ngày sau chúng ta đi mở kho đạn dược cỡ lớn.Nhạc Trọng đả thông giao thông giữa huyện Trữ Quang, huyện Thanh Nguyên xong, có thể dùng đại lượng vũ khí trang bị trong huyện Trữ Quang và chiến sĩ tinh nhuệ của huyện Thanh Nguyên, sức chiến đấu tăng lên vài lần.

Nhạc Trọng từ trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh lấy được đạn dược dồi dào, cho dù võ trang huyện Thanh Nguyên, huyện Trữ Quang cũng dư xài, trong tận thế súng ống đạn dược là tài nguyên quý giá, Nhạc Trọng chỉ ngại ít chứ tuyệt đối không chê ít.

Mà Hạ Nguyệt nói cho hắn biết kho súng ống cỡ lớn thì hắn không buông tha cho.Nghe Nhạc Trọng nói thì bọn người Khổng Thiên Dự lúc này mới tán đi, đi thư giãn một chút.

Liên tục chiến đấu năm ngày đã làm chiến sĩ mệt mỏi nhiều, bọn họ cần nghỉ ngơi thư giản một tí.Nhạc Trọng gọi lại Kỷ Thanh Vũ đang rời đi, đem một xà dản quả màu hồng phấn đưa cho Kỷ Thanh Vũ:- Thanh Vũ, đây là xà đản quả.

Sau khi ăn xong có tỷ lệ thật lớn trở thành người tiến hóa.

Nhưng mà cô phải chú ý một chút, sau khi ăn xong cô sẽ phát sốt một ngày và không nhúc nhích được.Trong chiến doanh đều là ca thủ, Kỷ Thanh Vũ có thể trở thành doanh trưởng chiến doanh, một phương diện thực lực bản năng nàng cường hoành.

Một mặt khác cũng là Nhạc Trọng có chút tư tâm mới giao cho nàng nắm giữ chiến doanh đặc biệt này.Kỷ Thanh Vũ tiếp nhận xà đản quả xong thì nhìn qua Nhạc Trọng thật sâu, cái vài cái ăn xà đản quả vào trong bụng.Không bao lâu Kỷ Thanh Vũ gương mặt đỏ bừng, cháng váng đầu hoa mắt, thở gấp liên tục và ngã trên mặt đất.Nhạc Trọng nhanh như mũi tên ôm nàng vào trong ngực, một cổ hương thơm thiếu nữ từ trên người của Kỷ Thanh Vũ truyền tới, làm cho nội tâm của hắn rung động.Kỷ Thanh Vũ có chút thở phì phò, nhìn Nhạc Trọng sau đó vô cùng an tâm nhắm mắt lại.Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ trở lại biệt thự trong huyện Trữ Quang, tự mình chiếu cố Kỷ Thanh Vũ, vì nàng lau mồ hôi, vì nàng lau sạch thân thể mềm mại, thời điểm nàng phát sốt thì canh giữ bên cạnh nàng.Đồng Hiểu Vân nhìn thấy Nhạc Trọng hết lòng chiếu cố Kỷ Thanh Vũ, có chút ghen ghét hỏi:- Nữ nhân kia là ai?

Nhạc ca ca hình như rất thích nàng!Trác Nhã Đồng nhìn qua Nhạc Trọng hết lòng chiếu cố Kỷ Thanh Vũ thì trong nội tâm chua xót và ghen ghét.- Nhạc ca ca của cô chưa nói qua sao, anh ta ở huyện Thanh Nguyên thành lập căn cứ người sống sót?

Nữ nhân kia có lẽ là nữ nhân của anh ấy trong căn cứ bên kia.

Thoạt nhìn anh ta rất thích nàng đấy.Tuy Trác Nhã Đồng đã sớm chuẩn bị tâm lý Nhạc Trọng có nhiều nữ nhân khác, nhưng mà sau khi chân chính nhìn thấy thì trong nội tâm nàng vẫn ghen ghét và chua xót không thôi.

Dù sao không có nữ nhân từ cổ đại cho tới hiện tại và tương lai nào muốn chung nam nhân với kẻ khác.

Đặc biệt Trác Nhã Đồng ghen ghét là nàng có thể nhìn ra Nhạc Trọng thực sự rất ưa thích Kỷ Thanh Vũ, cũng không phải thích dung mạo và thân thể của nàng ta.Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi Kỷ Thanh Vũ phát sốt cả đêm rốt cục cũng khôi phục lại bình tĩnh, mở hai mắt ra, trông thấy ngồi trước người chính là Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đã ở bên cạnh Kỷ Thanh Vũ cả ngày.Nhạc Trọng nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ tỉnh lại thì nhìn nàng mỉm cười.- Cô khỏe chưa?- Ân!

Tôi trở thành người tiến hóa hệ tinh thần, hơn nữa lĩnh ngộ một kỹ năng kiếm khí!Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng ngồi bên người nàng, trong mắt cảm động chợt lóe lên.Đột nhiên lúc này Kỷ Thanh Vũ ném ra ngoài một vấn đề:- Nhạc Trọng, anh yêu thích tôi đúng không?Đối mặt vấn đề bất thình lình này, Nhạc Trọng có chút không phải rất thích ứng, hắn trầm mặc một hồi tìm kiếm bản tâm của mình, cuối cùng nhất tìm được đáp án, hắn thời điểm cùng Kỷ Thanh Vũ chạy trối chết thì đã thích vẻ anh dũng thiện chiến, phiêu như gió của nàng.

Thậm chí so với Lộ Văn còn thích hơn nhiều.Nhưng mà Kỷ Thanh Vũ chẳng những là nữ hài mà Nhạc Trọng ưa thích, còn cùng hắn chiến đấu rất nhiều lần, trải qua rất nhiều lần chiến đấu.

Hắn dù có quyền thế trong tay cũng không bắt buộc nàng làm nữ nhân của mình.

Hắn cũng có chút sợ hãi thổ lộ với Kỷ Thanh Vũ mà bị cự tuyệt thì hắn có thể làm ra chuyện đáng sợ với nàng, bởi vậy cho tới nay hắn cũng chỉ bào trì quan hệ bạn bè vơi Kỷ Thanh Vũ mà thôi, nhìn nàng lặng lẽ phát triển.Nhạc Trọng chỉ cảm thấy vấn đề này so với đại chiến rắn nước biến dị cấp hai còn khó khăn hơn, hắn do dự giãy dụa một hồi lâu mới khẽ cắn môi ứng một tiếng:- Ừ!Kỷ Thanh Vũ dùng ánh mắt to tròn xinh đẹp và vũ mị nhìn qua download ebook mới nhất tại kktruyen.com Nhạc Trọng, trong mắt chớp động hào quang phức tạp:- Nếu anh thích tôi, anh có thể vì tôi mà bỏ những nữ nhân khác không?Nhạc Trọng nhìn qua ánh mắt to tròn xinh đẹp của Kỷ Thanh Vũ và thành thành thật thật nói ra:- Không thể!

Các nàng đã là nữ nhân của tôi, tuy tôi rất thích cô nhưng mà tôi cũng không buông tha các nàng.Kỷ Thanh Vũ nhắm hai mắt lại, thản nhiên nói:- Tôi biết rõ!

Tôi muốn nghỉ ngơi một chút, anh ra ngoài đi!Nhạc Trọng có chút trầm trọng đứng lên, biết rõ hắn thập phần có khả năng hết duyên với đệ nhất hoa hậu giảng đường đại học Vân Hoa có tư thế hiên ngang này.- Nếu như anh đáp ứng tôi, buông tha cho các nàng.

Tôi sẽ khinh bỉ anh!Lúc Nhạc Trọng mới vừa đi ra khỏi gian phòng của Kỷ Thanh Vũ thì từ trong phong truyền ra âm thanh cua Kỷ Thanh Vũ.Nhạc Trọng nghe vậy thì nhướng mày, thực sự không biết Kỷ Thanh Vũ có thái độ gì.

Đối với nữ hài tử hắn chưa từng hiểu rõ.

Chương 285: Ma viêm chi kiếmChỉnh sửa : kktruyen.comNghỉ ngơi và hồi phục hai ngày sau đó, Nhạc Trọng mang theo hai doanh chiến sĩ, bốn chiếc chiến xa bộ binh, hai chiếc xe jeep vũ trang hạng nặng cùng với đại lượng xe vận binh bọc thép cỡ lớn và súng máy hạng nặng rời đi.Đi vào rừng rậm tràn ngập biến dị thú, Nhạc Trọng đem chủ lực bảo ở ngoài, chính mình thì mang theo Kỷ Thanh Vũ, Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân ba người tiến hóa cưỡi lên chiếc Hammer chay vào sâu trong rừng rậm.

Bốn người bọn họ chuyên môn phụ trách tiêu diệt những biến dị thú quy mô nhỏ cùng điều tra biến dị thú hung bạo cỡ lớn.Nếu như ở gần kho đạn dược cỡ lớn có vài con Hắc Lân Hung Trư cấp hai khủng bố, bọn họ không tra rõ ràng thì cả đoàn xe có khả năng bị diệt.Động cơ chiếc Hammer làm cho biến dị thú trong rừng rậm chú ý tới.Đột nhiên lúc này bụi cỏ động đậy, bốn con biến dị hung vượn cao hai mét nhảy ra, một đầu trực tiếp bay nhanh về phía chiếc Hammer, con biến dị hung vượn nặng mấy trăm cân nhảy lên Hammer, làm cho chiếc Hammer chấn động.Trác Nhã Đồng dùng sức chém quẹo một cái, con biến dị hung vượn đã bị lực quán tính từ trên Hammer ngã nhào xuống đất, lăn vài cái.Nhạc Trọng nhìn qua bốn con biến dị hung vượn, nhìn qua Kỷ Thanh Vũ ba nữ thản nhiên nói:- Bốn con quái vật này giao cho mọi người!Biến dị hung vượn đẳng cấp biến dị thú là cấp 33, Nhạc Trọng ít nhất phải giết hơn mười con mới có thể thăng cấp.

Kỷ Thanh Vũ lúc này cường hóa đặt tới cấp 27, giết một con là có thể trực tiếp tăng lên một cấp.Kỷ Thanh Vũ nghe vậy thì phát động kỹ năng lưỡi đao cường hóa, một vòng hào quang màu xanh nhạt bao phủ trên Đường đao của nàng, dưới tác dụng của kỹ năng lưỡi đao cường hóa này, Đường đao trong tay của nàng còn sắc bén hơn cả ám ma đao của Nhạc Trọng.Thân hình Kỷ Thanh Vũ lóe lên, nàng giống như gió táp lao thẳng về phía mấy con biến dị hung vượn.Trong mắt biến dị hung vượn có dị quang lóe lên, một quyền mang theo tiếng xé gió đánh về phía Kỷ Thanh Vũ, lực lượng của biến dị hung vượn vô cùng to lớn, nhanh nhẹn không thấp, một quyền này đánh ra không khác gì quyền vương đánh ra một kích.Kỷ Thanh Vũ sử dụng bộ pháp tinh diệu, thân thể mềm mại có chút hơi nghiêng, nàng né qua một kích của con biến dị hung vượn này, nàng tiện tay chém một đao lên đầu lâu của con biến dị hung vượn, thập phần dễ dàng chém đầu của con biến dị hung vượn xuống, một cổ máu tươi phóng lên trời, bắn ra tung toe.Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ dễ dàng chém giết biến dị hung vượn như vậy, ở bên cạnh Trác Nhã Đồng cũng sinh ra lòng háo thắng, nàng phát động kỹ năng sức lực lớn cuồng bạo, dưới tác dụng gia trì của kỹ năng này thì lượng lực của nàng gấp mười hai lần người bình thường.

Nàng cầm lấy vật Lang Nha bổng dài hai mét trong hệ thống thần ma, hung hăng đập một cái vài con vượn.Con biến dị hung vượn dưới sức lực khổng lồ của Trác Nhã Đồng thì không ngăn cản nổi, trực tiếp bị nện cốt nhục mơ hồ, ngã xuống đất tử vong.

Linh quang khổng lồ trực tiếp giúp Trác Nhã Đồng tấn cấp.Mặt khác Đồng Hiểu Vân ở bên kia nhìn thấy biến dị hung vượn lao qua phía mình, phát động năng lực niệm lực thao túng, một tảng đá đột nhiên lăn tới dưới chân của con biến dị hung vượn, con biến dị hung vượn một cước dẫm vào tảng đá và ngã xuống đất.Đồng Hiểu Vân tâm niệm vừa động, ba thanh Phảng Chế Đường Đao giống như mũi tên đâm thẳng vào đầu của con biến dị hung vượn.

Dưới sự thao túng của Đồng Hiểu Vân thì hai than hPhảng Chế Đường Đao giống như có linh tính đâm vào hai mắt của con biến dị hung vượn, phế bỏ hai mắt của nó, một thanh Phảng Chế Đường Đao khác thì đâm vào đầu của biến dị hung vượn, trên đầu của nó có một vết thương nhỏ.Đồng Hiểu Vân dùng niệm lực thao túng chỉ khống chế được sáu than Phảng Chế Đường Đao, nhưng mà khi sáu thanh Phảng Chế Đường Đao cùng bay lên thì lực lượng phân bố trên Phảng Chế Đường Đao cũng nhỏ đi.

Nàng ưa thích khống chế ba thanh Phảng Chế Đường Đao đối địch, chuyện này làm cho nàng chém giết tang thi vô cùng đơn giản.Hai mắt bị phế, con biến dị hung vượn giãy dụa thống khổ trên mặt đất.

Đồng Hiểu Vân thao túng ba thanh Phảng Chế Đường Đao không ngừng bay lên đâm vào đầu của biến dị hung vượn, xé rách đầu của nó ra một lỗ hỏng, làm cho con biến dị hung vượn d,own,load P-RC m ới nh ấ t -tạ i kk-t r uyen.co-m, không ngừng đổ máu.

Mài như vậy ba phút thì Đồng Hiểu Vân mới thao túng ba thanh Phảng Chế Đường Đao chém giết con biến dị hung vượn.Sau khi Đồng Hiểu Vân chém giết con biến dị hung vượn thì Kỷ Thanh Vũ đã một đao chém giết con khác.

Đẳng cấp cường hóa của Kỷ Thanh Vũ không ngừng tăng lên, nàng khổ tu kiếm pháp cũng đạt chỗ tốt cực lơn.

Có kiếm thuật trụ cột thì nàng có thể thông qua né tránh công kích của địch nhân cộng thêm kỹ năng lưỡi đao cường hóa làm vũ khí của nàng càng thêm sắc bén, sau khi nàng cận thân thì ít người tránh thoát được kiếm của nàng.

Đối phó Kỷ Thanh Vũ là cao thủ kiếm thuật thì phải trước khi nàng tiếp cận nên dùng ống phóng rốc-két bắn giết nàng.Bốn con biến dị hung vượn chỉ tuôn ra một bản kỹ năng cấp hai di động cao tốc, Nhạc Trọng cũng móc huyết tinh trong đầu của biến dị hung vượn đưa cho các nàng, bảo các nàng ăn vào.

Hiện tại huyết tinh của biến dị thú cấp thấp không thể cường hóa Nhạc Trọng nửa phần.Tiêu diệt bốn con biến dị hung vượn xong thì Nhạc Trọng lúc này chạy tới kho đạn dược cỡ lớn.Thời điểm Nhạc Trọng đi vào thì nhìn thấy khắp nơi là hài cốt của xe quna dụng, đại địa đều chấn động, một đám Hắc Lân Hung Trư cao ba mét từ xa như xe tăng lao tới, nhìn chằm chằm trừng mắt Nhạc Trọng.- Mười sáu con! !

So sánh với lần trước thì ít hơn một chút!

Tôi bắt lấy chúng!

Mọi người cẩn thận!Nhạc Trọng nhìn qua mười sáu đầu Hắc Lân Hung Trư, trong mắt hiện ra hào quang nóng rực, nhìn qua ba nữ Kỷ Thanh Vũ nói ra.

Hắn lập tức phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, cầm lấy súng tiểu liên phóng về phía Hắc Lân Hung Trư.Kỷ Thanh Vũ ba nữ nhìn thấy mười sáu con Hắc Lân Hung Trư tiến về phía Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi, những con quái vật biến dị này cấp 43 đấy, mỗi một con có lực lượng vô cùng to lớn, một khi bị những con quái vật này đụng vào thì không khác gì bị Hammer chạy tốc độ nhanh nhất đụng vào người.- Quá xằng bậy! !

Hỗn đản này!Nhìn thấy Nhạc Trọng lỗ mãng như vậy, Kỷ Thanh Vũ gia giáo vô cùng nề nêp cũng không nhịn được mà chửi tục một câu lúc này cũng cầm Đường đao tiến về phía của Nhạc Trọng.Nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ tiến lên, Đồng Hiểu Vân cũng tiến lên, cũng muốn xông qua, nhưng mà có một bàn tay lớn ấn nàng xuống.Trác Nhã Đồng đè Đồng Hiểu Vân lại và nhìn qua hướng của Nhạc Trọng và vẻ mặt phức tạp nói ra:- Đừng đi qua, dùng thực lực của cô cho dù tiến lên cũng chỉ có thể trở thành vướng víu.

Anh ta nói muốn tiêu diệt Hắc Lân Hung Trư chắc hẳn là có nắm chắc, cô không cần đi lên làm gì.So sánh với Kỷ Thanh Vũ nhiệt huyết xúc động cùng Đồng Hiểu Vân, Trác Nhã Đồng tuổi lớn nên tỉnh táo trầm ổn nhất.

Chương 286: Liên tiếp bị tập kích. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng xông qua phía mười sáu con Hắc Lân Hung Trư phát động công kích, giơ súng lên bắn phá điên cuồng vào mười sáu con Hắc Lân Hung Trư.

Viên đạn dày đặc bắn vào mười sáu con đầu Hắc Lân Hung Trư, tuy không cách nào xé rách lân giáp dày đặc nhưng cũng vô cùng đau đớn.Mười sáu đầu Hắc Lân Hung Trư tức giận công kich về phía Nhạc Trọng.Đối mặt với mười sáu con Hắc Lân Hung Trư giống như xe tăng xông tới thì Nhạc Trọng bỏ súng tiểu liên vào trữ vật giới chỉ và phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn hỏa diễm nóng rực hiện ra trong tay của Nhạc Trọng và ngưng tụ áp súc, không ngừng ngưng tụ áp súc và hình thành mũi kiếm hai mét.Mấy lần chớp động thì Nhạc Trọng đã vọt tới trước người của Hắc Lân Hung Trư, thân thể của hắn có hai cây gai xương bắn ra chèo chống thân thể, hắn đem chuôi kiếm hỏa diễm này chém xuống, trực tiếp đâm thẳng vào Hắc Lân Hung Trư.Kiếm hỏa diễm này tiêu hao 50 điểm tinh thần lực và 20 điểm thể lực của Nhạc Trọng ngưng tụ mà thành, muốn duy trì nó hiện ra thì mỗi phút hắn phải mất 10 điểm tinh thần và 3 điểm thể lực, tiêu hao cực kỳ to lớn, đồng thời uy lực cũng cực kì khủng bố, cho dù là giáp của rắn nước biến dị cấp hai cũng chém rách được.Đầu của con Hắc Lân Hung Trư hung hăng xông vào hỏa kiếm thì dễ dàng bị lực công kích của hỏa kiếm này chém thành hai đoạn, ở vết thương còn có dấu bị cháy.Một kích chém giết một đầu Hắc Lân Hung Trư thì gai xương của Nhạc Trọng duỗi ra, kéo hắn nhảy lên đầu của Hắc Lân Hung Trư khác, hắn một kiếm đâm vào đầu lâu của đầu kia Hắc Lân Hung Trư và phá vỡ đầu của Hắc Lân Hung Trư, hỏa diễm mạnh mẽ thiêu sạch óc của nó.Sau khi trở thành người tiến hóa thì thực lực của Nhạc Trọng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, nếu như là trước khi trở thành người tiến hóa tuyệt đối không cách nào ngưng tụ ra hỏa kiếm uy lực mạnh mẽ như vậy.Sau khi chém giết Hắc Lân Hung Trư, Nhạc Trọng nhảy khỏi lưng của nó, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, hắn giống như quỷ mị xảy bước về phía trước, hắn lại công kích qua đầu Hắc Lân Hung Trư khác, đồng thời hỏa diễm cũng chém lên con Hắc Lân Hung Trư này.Con Hắc Lân Hung Trư điên cuồng xông vào mũi kiếm của Nhạc Trọng thì trực tiếp bị hỏa kiếm chém thành hai đoạn, nội tạng cùng đại lượng máu tươi phun ra ngoài, bắn tung tóe lên người của Nhạc Trọng.- Chúc mừng ngài tấn cấp lên cấp 41, đạt được hai điểm cường hóa.Sau khi chém giết ba con Hắc Lân Hung Trư thì âm thanh thăng cấp vang lên.Nhạc Trọng chính truyện được copy tại kktruyen.com là người tiến hóa tinh thần, cường độ hai thuộc tính, mỗi khi thăng một cấp thì tinh thần lực +1, cường độ thân thể +1 cố định cường hóa, trừ chuyện đó ra còn có hai điểm cường hóa tự do.Nhạc Trọng nhanh chóng cường hóa trực tiếp hai điểm này lên nhanh nhẹn.

Nhanh nhẹn trong chiến đấu thập phần mấu chốt, hắn không có học qua hệ thống đao pháp, kiếm đạo, nếu như gặp cao thủ võ đạo thì hắn có thể bằng và nhanh nhẹn và đủ loại kỹ năng tránh né.

Trừ chuyện đó ra thì nhanh nhẹn làm cảm giác nguy hiểm của hắn phản ứng kịp thời, nếu như nhanh nhẹn quá thấp, cho dù cảm giác được nguy hiểm cũng không phản ứng kịp.Sau khi Nhạc Trọng lựa chọn cường hóa xong thì thân thể nghiêng qua, một kiếm chém lên đầu lâu của Hắc Lân Hung Trư khác, chém ra một lỗ hỏng lớn và não biến thành cặn bã.Tiêu diệt con Hắc Lân Hung Trư này xong, thân hình Nhạc Trọng chớp động xuyên qua đám cự thú điên cuồng này, huy động hỏa kiếm vô kiên bất tồi này chém giết toàn bộ Hắc Lân Hung Trư còn lại.- Thật là lợi hại!Kỷ Thanh Vũ dừng bước lại, nhìn thấy Nhạc Trọng huy động hỏa kiếm không ngừng chém giết đám Hắc Lân Hung Trư kia, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi.

Những cự thú kia nàng đối phó vô cùng khó khăn đấy không nghĩ tới Nhạc Trọng lại có thể giế Hắc Lân Hung Trư giống như tàn sát gà, chém giết giống như tang thi bình thường.Nhạc Trọng sau khi chém giết bảy con Hắc Lân Hung Trư thì những con biến dị thú hung hãn này đã sinh ra lòng sợ hãi, chúng lập tức bỏ chạy tứ tán.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 42!

Đạt được hai điểm cường hóa.Nhạc Trọng đuổi theo chém giết vài con Hắc Lân Hung Trư thì đạt được thăng cấp lần nữa, nhanh nhẹn của hắn cũng tăng lên 80 điểm.

Hắn toàn lực phát động cũng có tốc độ gấp tám lần người thường.- Không được!

Nhất định phải tìm được thanh binh khí tiện tay mới được!

Chiến đấu như vậy quá hao tốn tinh thần và thể lực.Nhạc Trọng đem những con Hắc Lân Hung Trư chém giết xua đuổi đi thì hỏa kiếm trong tay cũng tiêu tán không còn, sắc mặt của hắn có chút tái nhợt.

Hỏa kiếm uy lực cực lớn nhưng mà tiêu hao cũng cực lớn, chiến đấu gần một phút mà tinh thần của hắn tiêu hao gần 60 điểm, cho dù hắn cường lực chiến đấu toàn lực cũng chỉ duy trì được trong năm phút mà thôi.- Lúc này thu hoạch đúng là không tệ.Nhạc Trọng nhìn thấy thi thể của đám Hắc Lân Hung Trư trên mặt đất thì trên mặt hiện ra thần sắc mừng rỡ.

Lân giáp của mười một con Hắc Lân Hung Trư chế thành giáp da thì rất tốt, dùng thân hình của mười một con Hắc Lân Hung Trư này thì có thể tạo ra giáp da cho một doanh.Những lân giáp của Hắc Lân Hung Trư biến dị này có thể ngăn cản được đạn súng máy hạng nặng oanh kích đấy, một khi trang bị quân đội của Nhạc Trọng biến thành những giáp da này.

Tỷ lệ tử vong của bọn họ sẽ hạ thấp thật nhiều.

Da rắn nước và da heo rừng này đã được chứng minh thật tốt trong chiến đấu.Đó là lân giáp của mười một đầu Hắc Lân Hung Trư quý giá, sau khi chém giết còn có tuôn ra sách kỹ năng và hộp báu màu xanh.- Sách kỹ năng cấp ba: sở trường súng ngắm.

Kỹ năng bị động, học tập kỹ năng này thì có thể có sở trường như một tay bắn tỉa lão luyện.- Sách kỹ năng cấp ba: người sói cuồng hóa.

Kỹ năng chủ động.

Sau khi sử dụng kỹ năng này thì biến thành người sói, mỗi phút đồng hồ tiêu hao 10 điểm thể lực, 10 điểm tinh thần lực.

Biến thân người sói có thể tăng sáu thuộc tính lên thật lớn.

Năng lực biến thân người sói này có quan hệ tới đẳng cấp người sử dụng, điểm thuộc tính tăng lên tỷ lệ thuận với đẳng cấp.- Bảo vật cấp ba: thanh phong kiếm!

Đây là bảo kiếm cực kỳ sắc bén!Nhạc Trọng trực tiếp đem thanh phong kiếm này ném cho Kỷ Thanh Vũ, thay thế bảo vật cấp hai Đường đao trong tay của nàng.

Sách kỹ năng người sói cuồng hóa ném cho Trác Nhã Đồng, sở trường súng ngắm ném cho Đồng Hiểu Vân học.Tuy Đồng Hiểu Vân trở thành người tiến hóa, nhưng mà nàng thiếu đi năng lực chiến đấu của quân đội.

Năng lực thao túng niệm lực của nàng đối phó người bình thường còn được, nếu như đối phó quân đội thì chỉ cần một viên đạn bắn lén là giải quyết nàng được rồi.

Sau khi học sở trường súng ngắm thì nàng liền có thể trở thành một tay súng bắn tỉa đỉnh cấp, cho dù chiến đấu với quân đội cũng có thể.Về phần bản thân Nhạc Trọng có trữ vật giới chỉ là bảo vật cấp sáu trợ giúp, chỉ cần súng ống đạn được sung túc thì hắn một mình có thể phá một binh doanh.

Chương 287: Liên tiếp bị tập kích. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comThủ đoạn chiến đấu cũng rất nhiều, hắn hiện tại việc cấp bách là tăng lực lượng của nữ nhân bản thân mình lên, làm cho các nàng nhiều ra một phần thủ đoạn bảo vệ mình.Nhạc Trọng nhanh chóng đào huyết tinh và tinh hạch của Hắc Lân Hung Trư và nhanh chóng đi tới kho đạn dược.Trên đường đi không còn biến dị thú nào xuất hiện, vùng này chính là địa bàn của Hắc Lân Hung Trư, biến dị thú bình thường không dám tiến vào.Không lâu Nhạc Trọng rốt cục nhìn thấy kho đạn dược tồn tại, đó là một kho đạn dược cỡ lớn nằm trong núi lớn, một cánh cửa lớn bằng thép ngăn cản đường đi.

Nếu muốn mở kho súng đạn này thì nhất định phải đối phó cánh cửa bằng thép này.Nhìn thấy cánh cửa thép này và có mật mã điện tử, nhưng mà Nhạc Trọng căn bản không thể nào biết mật mã của cánh cửa được, Nhạc Trọng nhanh chóng đi tới trước cánh cửa to lớn này, duỗi bàn tay lớn ra và một đoàn ma viêm bỗng nhiên bao phủ cánh cửa này.

Cánh cửa thép này bị ma viêm của Nhạc Trọng không ngừng hòa tan, hóa thành một bãi nước thép chảy xuống, rất nhanh hòa thành thành cái động lớn trước mặt mọi người.Kho súng đạn cỡ lớn này thành lập trong núi lớn, bên trong cao tới hai mươi mét, đồng thời bên ngoài có hình phễu, bên trong lại là không gian to lớn, có bốn cánh cửa lớn.- Kỷ Thanh Vũ!

Những cánh cửa đóng này giao cho cô!Nhạc Trọng nhìn qua bốn nhà kho lớn, nhìn qua phía Kỷ Thanh Vũ nói ra.Ở trong bốn cánh cửa lớn kia có lẽ có một kho đạn, nếu như Nhạc Trọng sử dụng kỹ năng ma viêm đốt kho thì có khả năng tạo thành nổ lớn.Kỷ Thanh Vũ tiến lên nhìn qua ổ khóa của kho, trong mắt hiện ra hàn quang, phát động kỹ năng lưỡi đao cường hóa, một kiếm chém lên ổ khóa của kho, chặt đứt ổ khóa này.Trác Nhã Đồng thì trực tiếp đẩy cánh cửa ra nhìn vào trong.- Thiệt nhiều súng ống đạn được!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy trang bị trong kho thì con mắt sáng ngời, ở trong rộng chừng năm mươi mét, dài đến trăm mét, bên trong bày biện một loại đạn dược, nhét đầy súng ống bên trong.- Súng bán tự động 56?Nhạc Trọng mở cái gương ra xem xét, khẽ chau mày, chỉ thấy bên trong chứa súng bán tự động 56 là đồ cổ, trong lòng của hắn sinh ra một tia dự cảm không tốt.Nhạc Trọng liên tiếp mở vài cái gương hòm, chỉ thấy vũ khí bên trong phần lớn là vũ khí quá hạn đã bị đào thải từ lâu.Nhạc Trọng lại mở ra một kho lớn, nhìn qua nhiều súng pháo, minh bạch kho đạn dược cỡ lớn trong miệng của Hạ Nguyệt là thế nào rồi:- Chỉ sợ đây là kho súng ống đã bị đào thải từ lâu rồi.Chất lượng súng đạn nơi này còn xa mới so sánh được với vũ khí mà Nhạc Trọng mở lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, nhưng mà vũ khí nơi này quá nhiều, đạn dược cũng thập phần sung túc, đối phó quân đội nhân loại thì khó khăn, đối phó tang thi lại dư xài.

Hơn nữa súng trường trước sau là thông dụng, trong nơi này có nhiều viên đạn súng trường để sử dụngTrong bốn kho này, còn có dầu nhiên liệu, ở trong kho này còn chữa nhiều nhiên liệu, đạt được cái nhiều nhiên liệu này thì cộng thêm vũ khí hiện đại có được, nhiên liệu trong huyện Trữ Quang đã không còn gì đáng lo nữa.Sau khi mở kho đạn dược này ra, Nhạc Trọng mang theo Trác Nhã Đồng ba nữ rời khỏi nơi này, bộ hạ bên ngoài nhanh chóng đi vào, bắt đầu vận chuyển súng ống đạn dược ra ngoài.Rất nhanh Nhạc Trọng mang theo đoàn xe khổng lồ cũng chất đầy rời đi.Nhạc Trọng vì hành động lần này, trừ bốn chiếc chiến xa bộ binh và hai xe jeep hạng nặng, còn triệu tập gần trăm chiếc xe vận chuyển súng ống đạn dược, thoáng cái chở nhiều vũ khí trong kho ra ngoài.Đoàn xe khổng lồ rời đi không lâu, ở trong rừng rậm có một đám chim kỳ lạ giống như con gà mái, dài đến hai mươi cm xông qua phía đoàn xe.- Biến dị thú cấp 20: Cương Uế Tước!

Có được cái mỏ xuyên thủng sắt thép, tính tình hung mãnh!- Nổ súng! !Nhạc Trọng nhìn qua đám Cương Uế Tước tấn công thì biến sắc, rống to lên.Nhạc Trọng nhanh chóng nhảy ra khỏi xe, móc ra một khẩu súng tiểu liên bắn lên trời.Hai khẩu súng máy hạng nặng trên xe jeep cũng bắn đầu nổ súng, từng viên đạn bắn vào trong đàn Cương Uế Tước, máu tươi và lông vũ rơi lả tả.Nhạc Trọng dùng súng tiểu liên bắn rơi nhiều con Cương Uế Tước xuống đất.

Nhưng mà tốc độ của đám Cương Uế Tước rất nhanh, số lượng nhiều, cái mỏ của chúng có thể mổ thủng sắt thép.

Nhưng mà lực phòng ngự lại kém, đạn súng trường có thể xuyên qua da thịt của chúng.Số lượng của Cương Uế Tước đúng là quá lớn, rất nhiều Cương Uế Tước rơi xuống đoàn xe, dùng cái mỏ sắc bén của nó đâm thủng xe, đâm ra không ít cái động lớn trong đoàn xe.Cương Uế Tước mổ lên cửa sổ thủy tinh của đoàn xe, đem những cửa sổ thủy tinh mổ vỡ vụn, những con Cương Uế Tước mổ vào đầu của các chiến sĩ bên trong, miệng lớn nuốt óc của các chiến sĩ.Nhạc Trọng mang chiến sĩ doanh thứ nhất, thứ hai đều là tinh nhuệ trong tinh nhuệ, bọn họ cầm súng từ trong xe lao ra ngoài, cầm súng điên cuồng bắn phá về phía đám Cương Uế Tước.Dưới làn đạn như mưa, đại lượng Cương Uế Tước rơi xuống như mưa, máu tươi văng khắp nơi.

Cương Uế Tước phản công cũng chỉ mổ bể đầu của ba chiến sĩ mà thôi, mấy ngàn con Cương Uế Tước bị chiên sĩ doanh thứ nhất, thứ hai của Nhạc Trọng liên thủ toàn diệt.

- Bọn họ đã phát triển mạnh như vậy rồi?Nhạc Trọng nhìn qua đám Cương Uế Tước bị hai doanh tiêu diệt, trong lòng hiện ra một tia vui sướng.Nếu như là đám ô hợp thì dưới Cương Uế Tước nhiều như vậy đã chạy tán loạn rồi, chiến sĩ doanh thứ nhất, thứ hai của Nhạc Trọng trải qua tôi luyện nhiều lần, rốt cục trưởng thành đủ để trở thành chiến sĩ tinh nhuệ so sánh với quân đội.Sau khi chiến sĩ doanh thứ nhất, thứ hai của Nhạc Trọng trang xem tại. k.k tru,y e n,.co m bị vũ khí trong lữ đoàn cơ giới hóa bộ binh, hắn có lòng tin chống lại một doanh của Trầm Tuyết.Những Cương Uế Tước sau khi bị giết, trong rừng rậm vô số chim bay bị hù dọa, ba con chim sãy cánh rộng hơn bốn mươi mét, toàn thân có màu vàng hiện ra.- Biến dị thú cấp 46: Hoàng Ngọc Điêu!

Ác điểu có quái lực mạnh mẽ.Nhạc Trọng nhìn thấy ba con Hoàng Ngọc Điêu thì sắc mặt đại biến, hắn nhớ tới Thanh Vũ Ưng dễ dàng xuyên thủng thân thể người ta, liền giơ súng tiểu liên bắn phá vào đám súng tiểu liên, hấp dẫn cừu hận của ba con cự thú.

Bộ hạ của hắn không cách nào ngăn cản được Hoàng Ngọc Điêu.Tài bắn súng của Nhạc Trọng thập phần tinh xảo, viên đạn dày đặc bắn lên người của Hoàng Ngọc Điêu.

Lông vũ trên người của Hoàng Ngọc Điêu cực kỳ cứng rắn, súng tiểu liên bắn lên lông vũ của Hoàng Ngọc Điêu thì bị đẩy lui ra ngoài.Ba con Hoàng Ngọc Điêu bị Nhạc Trọng bắn trúng thì tức giận, chợt vỗ cánh giống như mũi tên xông thẳng về phía Nhạc Trọng.Hai khẩu súng máy hạng nặng không ngừng bắn qua mấy con chim, một phát đạn súng máy hạng nặng bắn lên người của Hoàng Ngọc Điêu thì bắn lông vũ của Hoàng Ngọc Điêu rơi xuống, máu tươi văng khắp nơi.

Chương 288: Căn cứ người sống sót thành phố SY. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhưng mà ba con Hoàng Ngọc Điêu cũng không hổ là biến dị thú cấp 46, những viên đạn súng máy hạng nặng này thừa sức xé nát thân thể của hai rừng biến dị, nhưng mà chỉ bắn rơi máu mà không thể làm gì được chúng.Ba con Hoàng Ngọc Điêu bị súng máy bắn hấp dẫn cừu hận, một con Hoàng Ngọc Điêu bị súng máy bắn rơi nhiều máu tươi xuống, hai móng vuốt sắc bén của chúng lập tức bóp nát một khẩu súng máy hạng nặng.

Hai móng vuốt của nó bắt lấy súng máy hạng nặng và muốn bay lên cao cao.Những con Hoàng Ngọc Điêu này sức lớn vô cùng, chúng thường xuyên săn bắt rắn nước biến dị, Hắc Lân Hung Trư là những biến dị thú lớn làm thức ăn.

Mang theo một chiếc xe lên cao cũng không là gì.Mà con Hoàng Ngọc Điêu sắp bay lên không thì Nhạc Trọng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật dùng gai xương bắn lên đầu của Hoàng Ngọc Điêu, móc gai độc ra bắn sáu phát vào đầu của Hoàng Ngọc Điêu.Sáu viên đạn gai độc xuyên thủng đầu lâu của Hoàng Ngọc Điêu, trực tiếp bắn nát óc của chúng.

Nó từ trên bầu trời rơi xuống đất.

Trùng trùng điệp điệp nện lên chiếc xe.Tuy Hoàng Ngọc Điêu giương cánh rộng bốn mươi mét.

Trên thực tế nó nó chỉ nặng sáu trăm cân, còn không đạt tới một tấn, nhưng mà đối với chiếc xe jeep thì đây là sức nặng quá lớn.Những chiến sĩ trong xe đã thuận lợi thoát ra từ trước rồi.Nhạc Trọng vừa mới tiêu diệt một con Hoàng Ngọc Điêu, một con Hoàng Ngọc Điêu khác chợt như gió bay xuống, móng vuốt sắc bén bắt lấy Nhạc Trọng.Hoàng Ngọc Điêu tấn công tốc độ cũng nhanh chóng tuyệt luận, mặc dù mạnh như Nhạc Trọng tránh không thể tránh, hắn chỉ có thể dùng sức lấy ám ma đao chém lên móng vuốt của Hoàng Ngọc Điêu.Sau một khắc Nhạc Trọng đã bị một cổ lực lượng lớn đánh bay.

Hắn giống như vải rách bay ra xa hơn mười mét.

Những biến dị thú trên không trung này có lực phòng ngự yếu hơn biên dị thú trên đất không ít, thế nhưng mà tốc độ và cơ động của chúng trên không là nhất lưu.Cũng bởi vì tốc độ trên không quá nhanh, lúc trước Nhạc Trọng mới có thể không kịp đề phòng mà bị Thanh Vũ Ưng xuyên thủng thân thể, ngay cả phản kháng cũng không được.

Tốc độ trên không chính là ưu thế lớn nhất của loài chim, đối với Nhạc Trọng là người cường hóa nhanh nhẹn cũng có uy hiếp thật lớn.Nhạc Trọng bị đánh bay ra xa hơn mười mét, một con Hoàng Ngọc Điêu nhìn thấy Nhạc Trọng thì dùng móng vuốt nhanh như điện lao tới, nó mở cự trảo hung hăng chộp về phía Nhạc Trọng.Thời điểm Hoàng Ngọc Điêu chuẩn bị trảo lấy Nhạc Trọng thì Trác Nhã Đồng nâng một khẩu PF98 120 li chống tăng nhắn vào con Hoàng Ngọc Điêu bóp cò.Ánh lửa lóe lên, một viên đạn hỏa tiễn bắn lên người của Hoàng Ngọc Điêu.

Oanh một tiếng vang thật lớn, con Hoàng Ngọc Điêu này trúng hỏa tiễn thì thân thể chia năm xẻ bảy.Hoàng Ngọc Điêu lực phòng ngự kinh người.

Nhưng mà kém xa biến dị thú cấp hai nhiều, nó tự nhiên không cách nào ngăn cản được công kích của đạn hỏa tiễn.Biến dị thú cao cấp đều có trí tuệ, nhìn thấy hai con Hoàng Ngọc Điêu bị phe của Nhạc Trọng tiêu diệt thì con Hoàng Ngọc Điêu còn sót lại rên rĩ, chợt hóa thành một đạo lưu quang biến mất ở chân trời.Mà Nhạc Trọng dùng gai độc tiêu diệt Hoàng Ngọc Điêu tuôn ra một bản kỹ cấp ba sở trường súng ngắm, ba trăm sinh tồn tệ, lúc này Nhạc Trọng không chút khách khí học sở trường súng ngắm.Sở trường sứng ngắm phối hợp với năng lực Hắc Dạ Cường Hóa của Nhạc Trọng.

Hắn có thể trở thành kẻ đồ sát trong bóng tối.

Làm thủ đoạn đối địch của hắn càng nhiều mặt hơn nữa.Hai con Hoàng Ngọc Điêu cũng cống hiến cho Nhạc Trọng hải quả huyết tinh và tinh hạch, hắn thu hoạch không nhỏ.Hai con Hoàng Ngọc Điêu bị Nhạc Trọng tiêu diệt xong thì không có biến dị thú nào dám trêu chọc đoàn xe khổng lồ của Nhạc Trọng lúc này.Sau khi quay về huyện Trữ Quang thì Nhạc Trọng lập tức phục dụng huyết tinh trên người của Hắc Lân Hung Trư và huyết tinh của hai con Hoàng Ngọc Điêu.- Chúc mừng ngài đạt được sức sống +4 cường hóa!- Chúc mừng ngài đạt được sức sống +2 cường hóa!- Chúc mừng d ow nl-oa d, -PR-C -m.ới n.hất tại ,kk t-r uy e,n .-c-o-m ngài đạt được sức sống +1 cường hóa!Nhạc Trọng vừa mới ăn ba viên huyết tinh của Hắc Lân Hung Trư thì tiếp tục ăn vào cũng không có hiệu quả gì nữa.- Chúc mừng ngài đạt được sức sống +1 cường hóa!Nhạc Trọng nuốt viên huyết tinh của Hoàng Ngọc Điêu vào chỉ đạt được sức sống +1 cường hóa.

Hắn nuốt quá nhiều huyết tinh của biên dị thú, huyết tinh biến dị thú cấp thấp không giúp hắn cường hóa quá nhiều, chỉ có huyết tinh biến dị thú cấp hai mới giúp hắn đạt được cường hóa thật lớn.Đam huyết tinh của Hắc Lân Hung Trư, Hoàng Ngọc Điêu thì Nhạc Trọng lưu cho mình ba viên.

Số còn lại phân cho Kỷ Thanh Vũ, Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân, Lộ Văn, Quách Vũ năm người, giúp sức sống của các nàng được cường hóa.Thuộc tính sức sống giúp cho người ta có sức chống cự virus và năng lực khôi phục mạnh mẽ, làm cho người ta khó mà sinh bệnh như người bình thường, đồng dạng là một thuộc tính cực kỳ hữu dụng.

Chỉ có điều trong tận thế nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, người bình thường chỉ lo cường hóa lực lượng, nhanh nhẹn, thể lực, tinh thần là thuộc tính chiến đấu, có rất ít người dùng điểm cường hóa quý giá tăng cường cho sức sống.Nhạc Trọng lại tổ chức mấy lần vận chuyển nữa mới có thể chuyển sạch kho đạn dược, cũng gặp được mấy lần biến dị thú cấp thấp, không còn biến dị thú cường đại ngăn cản Nhạc Trọng nữa.

Làm cho bọn họ bình an chuyển sạch số đạn được ra ngoài, đồng thời chở thịt biến dị thú quay về huyện Trữ Quang.Thịt của mười một con Hắc Lân Hung Trư cũng nặng tới mấy trăm tấn, Nhạc Trọng trước kia giết hơn mười con rắn nước biến dị, rắn nước biến dị cấp hai cộng lại cũng được mấy trăm tấn.

Có những thịt thú biến dị này, huyện Trữ Quang, huyện Thanh Nguyên cũng không thiếu ăn thịt.

Nhạc Trọng cũng bắt đầu điều chỉnh chính sách lại.Thịt của đám Hắc Lân Hung Trư thì cung cấp chủ yếu cho quân đội.

Những thịt rắn nước biến dị thì cung cấp cho công nhân trong nhà máy.

Về phần thịt rắn nước cấp hai và thịt Hắc Lân Hung Trư cấp hai chỉ cung ứng cho Nhạc Trọng và sĩ quan cao cấp quân hàm ngoài thiếu tá và hậu cung Nhạc Trọng ăn.Lúc này Nhạc Trọng cũng bắt đầu mở trường học quân đội ở huyện Trữ Quang.

Hiệu trưởng trường quân đội đương nhiên là do hắn làm, lão sư trong trường quân đội này là những sĩ quan không có nhiệm vụ đảm nhiệm, giảng giải cho bọn họ kinh nghiệm chiến đấu và cách thao tác vũ khí hiện đại.Trường học này triệu tập các hài tử sống sót trong tận thế vào học vừa tiến hành cho bọn họ học văn hóa.

Không có tri thức truyền thừa thì thế lực đó không có tương lai.

Nhưng mà khác với đi học, những đứa bé kia trừ hoàn thành học tập văn hóa ra, còn phải tiến hành một nửa huấn luyện quân sự, rèn luyện thân thể, trẻ em được tham gia học đều có cơm ăn và thịt hàng ngày.

Những người sống sót nhao nhao cho con của mình vào trong trường học.

Ở trong từng gian phòng học trước con của nông dân, con của thành phần tri thức còn có con của quan chức học chung với au, cả ba không phân biệt lẫn nhau.

Chương 289: Căn cứ người sống sót thành phố SY. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTại huyện Trữ Quang thì đại bộ phận mọi người chuyển chức thành thợ may, lợi dụng da của thú biến dị chế tác thành áo giáp cho chiến sĩ của Nhạc Trọng.

Da của biến dị thú tuy cứng rắn, có nhưng mà nhân loại có thể dùng khoan điện để đục lỗ, cưa điện có thể cắt da thú, còn có chuyên gia thiết kế thời trang đỉnh cấp thiết kế kiểu dáng cho áo giáp, từng kiện từng giáp da không ngừng chế tạo ra đưa vào trong quân doanh.Đại lượng người sống sót bị tổ chức đào hầm chung quanh huyện Trữ Quang, xây dựng công sự dùng ngăn cản tang thi, biến dị thú, nhân loại tấn công tới.

Làm những chuyện tốn thể lực này thỉnh thoảng còn có thịt biến dị thú mà ăn, bởi vậy đại lượng người sống sót được chiêu mộ vào rất cố gắng làm việc.Nhạc Trọng còn đem đám người Trần Kiếm Phong ở thành phố Lũng Hãi lúc trước điều tới.

Chủ trì chính vụ của huyện Trữ Quang.

Trong lúc Nhạc Trọng mất tích thì Trần Kiếm Phong vẫn không có dị động gì cả, hết sức thành thật phối hợp với Trì Dương công tác, vì huyện Thanh Nguyên kiến thiết rất nhiều ý kiến quý giá.

Bởi vậy lúc này sau khi đánh hạ huyện Trữ Quang thì Nhạc Trọng cũng đem Trần Kiếm Phong điều tới cho hắn chủ trì chính n gu ồ.n : kktru y,e n . co,m vụ.

Tuy trên người của Trần Kiếm Phong có rất nhiều tật xấu của quan viên, nhưng mà năng lực vẫn có, lúc trước huyện Thanh Nguyên nếu không có hắn dốc sức chèo chống đã sớm bị Lôi Thành làm chướng khí mờ mịt.Trần Kiếm Phong vừa tới huyện Trữ Quang, không lâu sau đã sửa sang huyện Trữ Quang lại ngay ngắn rõ ràng.

Hắn và cục trưởng cục cảnh sát Vương Kiến phối hợp giúp trị an của huyện Trữ Quangvô cùng tốt.

Cả huyện Trữ Quang cũng từ từ khôi phục lại trật tự và sinh hoạt.Trừ chuyện đó ra, bộ đội dưới trướng của Nhạc Trọng xuất kích ra bốn phía, tiến hành càn quét thôn trấn chung quanh, tang thi trong các thôn trấn bị bộ đội của Nhạc Trọng nhao nhao tiêu diệt.

Đại lượng vật tư được tìm ra, đồng thời đại lượng người sống sót cũng từ trong những trấn này gia nhập vào thế lực của Nhạc Trọng.

Đồng thời không ngừng huấn luyện chiên đấu, kỹ năng chiến đấu của các chiên sĩ trong các doanh không ngừng tăng lên, hình thành một tuần hoàn tốt.Tiểu Thanh vừa mới tiến hóa hoàn tất, trở lại bên người của Nhạc Trọng, sau khi thôn phệ tinh hạch của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, rắn nước biến dị cấp hai và tinh hạch của đám Hắc Lân Hung Trư thì nó lại lâm vào ngủ say và tiến hóa.- Nhạc đoàn trưởng, tôi cần mua ba ngàn tấn lương thực.

Ngài cần gì cứ nói.Trong phòng hội nghị của huyện Trữ Quang, Lữ Trữ lần thứ tư tìm được Nhạc Trọng, đưa ra thỉnh cầu giao dịch với Nhạc Trọng.Trong một tháng này, Nhạc Trọng gạt Lữ Trữ qua một bên, vẫn tiến hành các loại công tác, Lữ Trữ tìm hắn ba lượt đều không gặp.Nhạc Trọng nhìn qua Lữ Trữ chậm rãi nói ra:- Tôi nghĩ muốn đến căn cứ người sống sót thành phố SY nhìn một chút, cô đi với tôi!Hiện tại huyện Thanh Nguyên, huyện Trữ Quang hai địa phương này đã đi vào trong quỹ đạo, phát triển hài lòng, Nhạc Trọng cũng có tâm tư đi xem xét căn cứ người sống sót thành phố SY.Đối với căn cứ người sống sót thành phố SY, Nhạc Trọng cũng từ trong lời của người sống sót hiểu được vài phần.

Sau khi thế giới biến dị thì các quân nhân huấn luyện sinh tồn sống rất tốt, thành phố SY trước tận thế là thành phố lớn có bảy trăm vạn nhân khẩu, ở gần thành phố SY có đóng một sư đoàn.Thời điểm thế giới biến dị, quân đội tổ chức hai sư tinh nhuệ diễn tập.

Tuy trong chớp mắt thì hơn một nửa quân đội biến thành tang thi, cao tầng của quân đội cùng một thời gian biến thành tang thi, làm cho quân đội mất đi chỉ huy.

Nhưng mà chỉ huy trung hạ tầng của quân đội sống sót rất nhiều, chỉ huy chiến sĩ chém giết tang thi.

Hơn nữa không ngừng tập kết cùng một chỗ, hình thành một cỗ thế lực cực kỳ cường đại.Sau khi nghe chính phủ thành phố SY cầu viện thì cổ lực lượng này cũng tấn công vào trong thành phố SY, tiêu diệt toàn bộ tang thi, kịch chiến nhiều tháng mới đem hơn bảy mươi vạn tang thi ở thành phố SY toàn diệt, thu phục thành phố SY.

Hơn nữa dùng thành phố SY làm nơi trú ẩn, phái binh khắp nơi tiêu diệt tang thi ở chung quanh và cứu người sống sótChính vì quân đội quyết định tấn công mạnh thật nhanh, mới khiến cho đại bộ phận người của thành phố SY sống sót.

Nhân khẩu của thành phố đạt tới mười vạn.Kho lương thực của thành phố SY chứa rất nhiều lương thực dự trữ, nhưng mà trước thế giơi biến dị thì giá lương thực tăng vọt, cho nên tên trưởng của kho lương thực đem bán đi toàn bộ, ý định thời điểm lương thực giá thấp thì thu mua bù vào kiếm lợi lớn, kết quả làm cho lương thực trong thành phố SY đại bộ phận trống rỗng.

Còn lại các kho lương thực nhỏ bị chuột biến dị ăn sạch, chuyện này mới xuât hiện nguy cơ lương thực của thành phố SY.Nếu như tên kho trưởng kho lương thực không bán lương thực đi, nguy cơ lương thực của thành phố SY sẽ không xuất hiện.

Dù sao thành phố SY tại tận thế trước khi cũng là một sản lương thực đại thành phố.

Như vậy một đại thành phố xuất hiện lương thực nguy cơ, thật đúng thật là tức cười.Nhạc Trọng căn bản không có cự tuyệt lời của Lữ Trữ, hắn ngày hôm sau dẫn theo hộ vệ doanh đi theo Lữ Trữ cùng đi tới thành phố SY.Dưới sự dẫn dắt của Lữ Trữ, Nhạc Trọng vô cùng dễ dàng đi vào trong căn cứ người sống sót thành phố SY.Căn cứ người sống sót thành phố SY đã thu phục được cả thành phố Thiệu Dương, trên thực tế chỉ là thu phục nội thành, hơn nữa còn đem một ít thôn trấn chung quanh thành phố thanh lý sạch sẽ.Đại bộ phận người sống sót đều tụ tập sau bức tường căn cứ thành phố SY, ở bên ngoài bức tường thì chướng khí mù mịt, căn cứ thành phố SY cần phải phái binh giữ vững yếu đạo giao thông của thành phố là có thể khiến tang thi dị động ở phía bắc nửa bước khó đi.

Căn cứ trước mắt tiêu diệt tang thi chủ yếu ở phía nam, chuyện này mới khiến Đào Chính Nghĩa của huyện Trữ Quang mới trở thành ổ hoàng đế.

Nếu không phải thiếu lương thực, bọn họ tuyệt đối sẽ không phái Trầm Tuyết tiến đến thu phục huyện Trữ Quang.Nhạc Trọng và căn cứ thành phố SY mà đối lập thì phương của Nhạc Trọng sẽ lâm vào thế yếu.

Hắn mang mười mấy người đến căn cứ thành phố SY thì căn cứ còn chịu được.

Nếu hắn mang theo một doanh tới thì sẽ bị ngăn cản ở bên ngoài.Nhạc Trọng vừa thông qua một trạm kiểm tra, một nam tử mang mắt kính thập phần nhã nhặn nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Xin chào, tôi là thư ký Phạm Minh của Ôn thị trưởng!

Ngài là Nhạc Trọng Nhạc đoàn trưởng a.

Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, tuổi còn trẻ đã cứu hơn ba vạn người sống sót, đây thật sự là chuyện khó tin.Lữ Trữ nhìn thấy Phạm Minh thì khẽ chau mày, trong nội tâm sinh ra một tia dự cảm không tốt.Nhạc Trọng nhìn Phạm Minh thản nhiên nói:- Xin chào.

Tôi là Nhạc Trọng, anh có chuyện gì?Phạm Minh khẽ mĩm cười nói:- Nhạc đoàn trưởng, Ôn thị trưởng muốn gặp ngài một chút!

Xin ngài theo tôi đi một chuyến.Đúng lúc này một nam tử trẻ tuổi dáng người gầy gò, làn da hơi đen, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám đi tới nơi này, mang theo nụ cười hòa ái nói: Chương 290: Tranh đoạtChỉnh sửa : kktruyen.com- Xin chào, Nhạc Trọng.

Tôi là thư ký Vi Giác Quang của Bành bí thư!

Bành bí thư xin ngài đi gặp ngài ấy một chút!

Xin ngài hiện tại đi theo chúng tôi, xe đã được chuẩn bị.Nói xong một chiếc xe Rolls-Royce tinh mỹ dừng ở bên người của Nhạc Trọng, từ trong chiếc Rolls-Royce có một đại mỹ nữ mang tất chân, có một cặp đùi thẳng tắp, tóc dài phiêu dật, bờ môi trang điểm màu tím thủy tinh, ăn mặc đồ hiệu quý phái.Đại mỹ nữ từ trong Rolls-Royce đi ra thì nở nụ cười quý phái ngọt ngào nhìn qua Nhạc Trọng, xe xịn mỹ nữ chiếu rọi c h.ỉ,n h, sử a b ởi k.kt,r uy e.n ..co m nên cực kỳ chói mắt.Phạm Minh bất mãn hết sức nhìn qua Vi Giác Quang nói ra:- Vi Giác Quang, anh có ý gì?

Là tôi mời Nhạc đoàn trưởng trước.

Sau khi Nhạc đoàn trưởng nói chuyện xong với Ôn thị trưởng thì anh mời Nhạc đoàn trưởng cũng không muộn.Vi Giác Quang nhìn Phạm Minh lạnh lùng nói:- Bành bí thư là bí thư thị ủy thành phố SY chúng ta.

Cũng là người dẫn đường vĩ đại của thành phố SY vĩ chúng ta.

Sau khi Bành bí thư gặp Nhạc đoàn trưởng xong, Ôn thị trưởng nói chuyện với Nhạc đoàn trưởng cũng không muộn.Thị trưởng thành phố SY là Ôn Báo Quốc, bí thư thị ủy là Bành Minh Đức.

Hai người này trước tận thế có mâu thuẫn lớn, phân biệt nắm giữ quyền lực cực lớn trong thành phố SY.

Bành Minh Đức do là người đứng đầu nên trước và sau tận thế đều thập phần cường thế, ép tới Ôn Báo Quốc không thở nổi.

Nhưng mà Bành Minh Đức ở phương diện dạy con lại quá thất bại, con của hắn Bành Ky chính là nhân vật chính của vụ người tiến hóa đốt lương thực của thành phố SY.Sau khi xảy ra chuyện đốt kho lương thực, Bành Minh Đức dốc hết sức bảo vệ Bành Ky con hắn, nhưng mà uy vọng của hắn trong căn cứphố SY bị ảnh hưởng thật lớn.

Rất nhiều người đều đầu nhập vào thị trưởng Ôn Báo Quốc, làm cho thế lực của Ôn Báo Quốc bành trướng.

Âm thanh của Ôn Báo Quốc trong thành phố SY cũng tăng lên thật nhiều, ẩn ẩn có xu thế áp Bành Minh Đức một đầu.Lúc này đây mời Nhạc Trọng tuy là chuyện nhỏ, nhưng mà hai người không ai muốn lâm vào hạ phong.

Trong tận thế chỉ cần mặt mũi suy yếu thì những con ác lang khác xông vào gặm không còn xương.Nếu lúc trước Nhạc Trọng không bức bách quân đội của Trầm Tuyết phải cúi đầu, chỉ sợ cuối cùng cả huyện Trữ Quang đều rơi vào trong khống chế của Trầm Tuyết.Phạm Minh lạnh lùng lườm Vi Giác Quang và nhìn qua Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Nhạc đoàn trưởng, Ôn thị trưởng đã sắp xếp cho ngài yến tiệc rồi.

Trong yến tiệc có đại minh tinh Chu Diễm Tuyết hiến nghệ.

Ôn thị trưởng thập phần có thành ý mời ngày, xin ngài đi dự!Đại minh tinh Chu Diễm Tuyết trước tận thế là một đại minh tinh lớn, ở đại lục hay Hong Kong đều có danh khí thật lớn.

Mỗi lần nàng mở buổi hòa nhạc thì cả buổi hòa nhạc sẽ bị tranh mua không còn.

Thậm chí có chút ít người điên cuồng xếp hàng chờ từ hai ngày trước chỉ vì mua vé vào cửa xem nàng hát.

Có thể nghe được nàng ta hiến ca trước mặt mọi người thì trước tận thế là chuyện oanh động.Nghe được đại danh của Chu Diễm Tuyết thì con mắt Đồng Hiểu Vân sáng ngời, lôi kéo cánh tay của Nhạc Trọng và cầu khẩn nói ra.- Nhạc ca ca!

Đi tới chỗ của Ôn thị trưởng đi! !

Em muốn gặp Chu Diễm Tuyết.

Em là fan hâm mộ của cô ta.Đồng Hiểu Vân sau tận thế tuy được nhìn thấy nhiều tàn khốc của tận thế.

Nhưng mà thời điểm an toàn thì nàng cũng ưa thích nghe nhạc giải trí.Nghe Đồng Hiểu Vân nói thì trong mắt Phạm Minh hiện ra một tia đắc ý.

Đại minh tinh Chu Diễm Tuyết hiến nghệ với người bình thường ăn không no thì không xem vào đâu, nhưng mà đối với những quý tộc dưa thừa tiền bạc và thời gian lại là đại sát khí.Vi Giác Quang có chút cười lên, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc đoàn trưởng, chỉ cần hiện giờ anh đi hội đàm với Bành bí thư.

Đây là hoa hậu giảng đường Tiếu Thi Thi của đại học nghệ thuật XX sẽ là người của ngài, chiếc Rolls-Royce cũng là của ngài.Vi Giác Quang đưa ra điều kiện mê người.

Tiếu Thi Thi chính là mỹ nữ có khí chất và dung mạo không thua kém gì Cố Mạn Tư cả.

Cộng thêm chiếc Rolls-Royce là xe thể thao cực kỳ xa xỉ.

Có thể bác bỏ mặt mũi của Ôn Báo Quốc thi Bành Minh Đức đã hạ tiền vốn.Sau tận thế không có truyền thông giám sát, người đương quyền trở nên không chút kiêng nể gì, ngay cả cầm mỹ nữ làm thẻ đánh bạc cũng không có chút che dấu.Nhìn qua Phạm Minh, Vi Giác Quang hai người tranh đấu gay gắt, Lữ Trữ nhướng mày, sắc mặt lạnh lẽo nói:- Phạm Minh, Vi Giác Quang, các người có ý gì?

Nhạc Trọng chính là khách quý của tôi mời tới.

Anh ta tự nhiên sẽ đi cùng tôi.Phạm Minh nhìn qua Lữ Trữ khẽ mĩm cười nói:- Nhạc đoàn trưởng muốn đi đâu là tự do của ngài.

Lữ tiểu thư, xin hỏi Nhạc đoàn trưởng là gì của cô?

Cô dựa vào cái gì làm chủ cho người ta?Theo thời gian qua đi, không cách nào tiếp nhận chỉ thị của trung ương.

Căn cứ thành phố SY trải qua chân thành hợp tác với nhau lúc ban đầu, bởi vì phân phối quyền lực cho nên chậm rãi phân rã.

Quyền lực chính là thứ mê người nhất trên đời, cho dù là nam hay nữ nắm quyền lực sẽ rất khó thoát khỏi hấp dẫn của quyền lực.Bành Minh Đức sở dĩ có thể bảo trụ cho con của mình làm việc ác, ương ngạnh hung hăng càn quấy lại gây họa, cũng bởi vì hắn có quyền lực.

Nếu như hắn không có quyền lực, dùng hành vi sở tác sở vi của Bành Ky trong căn cứ đã bị bắn quá nhiều lần rồi.Lữ Trữ quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng, anh muốn đi đâu?Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Đi gặp Ôn thị trưởng đi, tôi đối với đại minh tinh Chu Diễm Tuyết cũng cảm thấy có chút hứng thú.Nghe được Nhạc Trọng lựa chọn, Lữ Trữ, Vi Giác Quang đều biến sắc.Sắc mặt Vi Giác Quang biến đổi mấy lần, hắn vẫn mỉm cười đi lên phía trước.- Đã như vầy, như vậy Nhạc đoàn trưởng ngày mai có thể đi gặp Bành bí thư không?Nếu là trước tận thế có người cự tuyệt tiếp kiến của Bành bí thư, Vi Giác Quang nhất định sẽ lạnh lùng cười cười, buông ngoan thoại sau đó sử dụng thủ đoạn làm cho kẻ đó không thể dừng chân ở thành phố SY.

Sau tận thế người bình thường dám chọc giận Bành bí thư thì Vi Giác Quang có thể làm cho người đó không nhìn thấy mặt trời ngày hôm sau.Nhưng mà Nhạc Trọng lại không phải người bình thường, hắn là thủ lĩnh của hai ngàn quân sĩ, dưới trướng có ba vạn nhân khẩu, đây là thế lực lơn đấy, bản thân lại là người cường hóa mạnh mẽ.

Tồn tại như vậy thì Bành Minh Đức cũng không muốn vô cớ đắc tội, đừng nói là làm địch nhân.Nhạc Trọng khách sáo nói:- Đương nhiên là có thời gian tôi sẽ đi gặp Bành bí thư.- Như vậy chín giờ ngày mai tôi sẽ mời ngài!

Chúc ngài có một đêm vui sướng.Vi Giác Quang nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười, sau đó đi lên chiếc xe Rolls-Royce rời đi.- Chúc ngài có một đêm vui sướng!

Tôi về quân doanh!Lữ Trữ nhìn Nhạc Trọng cũng không nói gì và rời đi.Phạm Minh nhìn qua Vi Giác Quang, Lữ Trữ thất bại rời đi, lại nhìn qua Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Thỉnh!Dưới sự dẫn dắt của Phạm Minh, Nhạc Trọng đi lên xe tới một biệt thự xa hoa.

Chương 291: Thực lực đặc chiến doanh. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Thật là lợi hại! !

Viên đại ca, năng lực của anh thật mạnh.

Bằng năng lực của anh chỉ sợ Nhạc Trọng của huyện Trữ Quang cũng không phải đối thủ.Một âm thanh nữ nhân thanh thúy vang lên trong biệt thự truyền vào trong tai Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua nữ nhân vừa nói, chỉ thấy một nữ nhân mười tám tuổi mặc ao đỏ, da thịt tuyết trắng như ngọc, tướng mạo tinh xảo xinh đẹp, thập phần mê người sùng bái nhìn qua một nam tử hai mươi tám tuổi dáng người khôi ngô cao lớn, làn da ngâm đen đôi mắt hữu thần.Nam nữ trẻ tuổi vây quanh nam tử và nữ nhân này có mười ba ngươi.

Ở trước mặt nam tử cao lớn có một bao cát và cát đang rơi ra ngoài.Phạm Minh lúc này khẩn trương nói rõ thân phận của nữ nhân áo đỏ.- Vị này chính là thiên kim của Ôn thị trưởng, Ôn Bội San.

Nàng tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, nếu nói lời đắc tội tới ngài xin tha thứ cho nàng.Nhạc Trọng ở trong huyện Trữ Quang làm chuyện gì thì hiển nhiên không gạt được con mắt cao tầng thành phố SY.

Trong mắt cao tầng thành phố SY thì Nhạc Trọng chính là một người tâm ngoan thủ lạt, lãnh khốc vô tình, yêu thích nữ sắc.

Phạm Minh cũng không muốn Nhạc Trọng bởi vì một câu nói vô tâm của Ôn Bội San mà làm cho Nhạc Trọng cùng Ôn Báo Quốc xung đột với nhau.Nhạc Trọng nhìn qua nữ hài áo đỏ và nguồn : k kt ru.y,en..c om. nói:- Yên tâm, tôi sẽ không chấp nhặt với nàng ta.Nhạc Trọng lúc này đã là cường giả trải qua nhiều lần chiến đấu, hắn liếc thấy ra tên nam tử cao lớn kia thực lực không kém, tuy nhiên lại thiếu đi sát khí trải qua vô số lần vào sinh ra tử.

Một tên chiến sĩ đặc chiến doanh của hắn cũng có thể tiêu diệt được tên này.Ôn Bội San đưa mắt nhìn qua bọn người Nhạc Trọng một chuyến, nàng mang theo nam tử trẻ tuổi kia đi tới.- Phạm thúc thúc!

Bọn họ là người nào?Đám nam nữ trẻ tuổi đi tới, ánh mắt bị Kỷ Thanh Vũ thắt bím đuôi ngựa và mặc trang phục võ sĩ hấp dẫn, dáng người gợi cảm, da thịt tuyết trắng như ngọc, dung nhan tuyệt thế, khí chất oai hùng của Kỷ Thanh Vũ hấp dẫn.Sau khi Nhạc Trọng mang theo đặc chiến doanh đi vào trong biệt thự, dung nhan, dáng người, khí chất của Kỷ Thanh Vũ đều là đỉnh cấp nhất, hấp dẫn nhất.

Nhạc Trọng cùng so sánh thì chỉ là con cóc ghẻ mà thôi.Mấy mỹ nữ có thể sánh bằng dung nhan khí chất cùng tuyệt sắc so được với Kỷ Thanh Vũ là Quách Vũ, Trần Dao ở lại huyện Thanh Nguyên chủ trì chinh vụ, Trác Nhã Đồng thì mang binh săn giết tang thi khắp nơi.

Nàng muốn phải nhanh chóng san bằng chênh lệch đẳng cấp với Kỷ Thanh Vũ, làm cho thực lực của mình trở nên mạnh mẽ hơn.Phạm Minh vội vàng nhìn qua Ôn Bội San giới thiệu:- Bội San, tôi với thiệu với cô một chút, vị này chính là Nhạc Trọng Nhạc đoàn trưởng của huyện Trữ Quang.Ôn Bội San nhìn qua Nhạc Trọng và nhíu mày, ngữ khí bất thiện nói:- Thì ra chính là Nhạc Trọng, thoạt nhìn cũng không có cái gì không dậy nổi, mà nghe nói anh ở huyện Trữ Quang dùng phương thức chém đầu dã man chém mười người, chuyện này có thật không?Đám nam nữ trẻ tuổi đi theo sau lưng Ôn Bội San đều lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, muốn xem hắn trả lời như thế nào.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Là thật!Ôn Bội San vô cùng phẫn nộ nói ra:- Tại sao anh tàn nhẫn như vậy?

Anh có quyền lợi như vậy sao?

Cho dù những người kia phạm tội thì anh cũng nên giao cho pháp luật thẩm lý và phán xét.

Anh làm vậy quá đáng giận.Ôn Bội San vẫn được cha nàng là Ôn Báo Quốc bảo hộ cho nên không nếm qua đau khổ.

Nàng tự nhiên không thấy được bóng tối của thế giới bên ngoài, nhân tâm hiểm ác cùng khủng bố.

Tư duy của nàng dừng lại ở xã hội pháp chế trước tận thế, tự nhiên cảm thấy Nhạc Trọng làm chuyện ác như vậy đáng bị tử hình mới.Đám nam nữ trẻ tuổi còn lại cũng hiểu một chút nên không tức giận như Ôn Bội San, bọn họ cũng không đứng ra chỉ trích Nhạc Trọng.

Dù sao trong mắt người khác thì Nhạc Trọng là đại ma đầu.Nhạc Trọng nhìn qua vẻ mặt ngây thơ của Ôn Bội San và nhìn qua Phạm Minh khẽ lắc đầu nói:- Bổn sự dạy con gái của Ôn thị trưởng đúng là quá kém rồi!Trong tận thế này, dùng loại tính cách này của Ôn Bội San, mất đi Ôn Báo Quốc bảo hộ thì chỉ sợ bị đám ác lang ăn xương cốt không còn.Phạm Minh nhịn không được nói một câu:- Dạy con cái là chuyện khó nhất trên đời trước tận thế và sau tận thế.

So với tiểu tử Bành gia thì Bội San tốt hơn nhiều.Sau tận thế có rất nhiều ví dụ hổ phụ khuyển tử.

Rất nhiều người bản thân có quyền thế ngược lại rất khiêm tốn ít xuất hiện, nhưng mà con cái của bọn họ ngang ngược càn rỡ, là một đám bao cỏ ăn hại.Ôn Báo Quốc dạy con gái của mình ngây thơ và thiện lương, trước tận thế thì đây là một đại hảo sự.

Nhưng mà sau tận thế hoàn cảnh đã biến đổi, cũng có chút nguy hiểm.

Một khi Ôn Báo Quốc ngã xuống thì con gái của hắn không có năng lực sinh tồn trong tận thế.Ôn Bội San nhìn thấy Nhạc Trọng bỏ qua nàng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra thần sắc tức giận.- Nhạc Trọng, tôi biết rõ anh ỷ vào một chút thực lực nên muốn làm gì thì làm.

Nhưng mà thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, có người thực lực mạnh hơn anh gấp mười lần.

Anh có dám so thử với Khương Đào Khương đại ca hay không?

Nếu như anh bại thì nên đi tới cảnh sát tự thú đi, như vậy còn có thể giảm bớt hành vi phạm tội của anh đấy.Nghe Ôn Bội San nói như vậy thì tên nam tử Khương Đào bước lên trước một bước, trong hai mắt tràn ngập chiến ý nhìn qua Nhạc Trọng.Khương Đào chính là một người tiến hóa hệ sức mạnh, một thiên tài hàng thật giá thật.

Trừ thân phận người tiến hóa ra, hắn trước tận thế là cao thủ nhu đạo, tinh thông các loại kỹ năng quật ngã, cận chiến cực kỳ sắc bén.

Đây là tiền vốn can đảm hắn dám đối đầu với Nhạc Trọng.- Tôi đến!Đúng lúc này, trong đội ngũ của Nhạc Trọng, Diêu Diêu tiểu loli nhảy ra, hai mắt nhìn qua tên nam tử cao lớn kia và trừng mắt như báo săn.Diêu Diêu chính là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn thức tỉnh tự nhiên, thiên tài trong thiên tài.

Nàng không thích học tập tri thức văn hóa bình thường, ngược lại ưa thích học tập đao pháp, chiến đấu, xạ kích, điều khiển, thao tác vũ khí các loại kỹ năng.

Nàng mặc dù không có gia nhập đặc chiến doanh, nhưng mà các loại chiến đâu của đặc chiến doanh nàng đã học rồi.

Nàng còn tham gia đả thông giao thông của huyện Trữ Quang, huyện Thanh Nguyên, đánh chết vô số tang thi, lúc này đã là người cường hóa cấp 28, thực lực của nàng đã có thể so sánh được với Kỷ Thanh Vũ.Khương Đào nhìn Diêu Diêu và nhướng mày, nhìn qua Nhạc Trọng cao giọng nói ra:- Nhạc Trọng, chẳng lẽ anh chỉ biết đứng sau lưng tiểu hài tử sao?

Anh làm như vậy không biết xấu hổ à?Đối với Khương Đào mà nói, cho dù chiến thắng Diêu Diêu tiểu loli không có vinh quang gì, còn mang tiến lấy lớn hiếp nhỏ.Diêu Diêu lập tức bị ngạo mạn của Khương Đào chọc giận, nàng trước tiên phát động kỹ năng di động cao tốc, bỗng nhiên tốc độ tăng vọt gấp mười bốn lần người bình thường, tốc độ so với Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ còn nhanh hơn mấy phần.

Chương 292: Thực lực đặc chiến doanh. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Chết đi!Khương Đào còn chưa kịp kịp phản ứng, Diêu Diêu đã hiện ra sau lưng của hắn, Đường đao sắc bén đặt lên cổ của hắn, đâm ra một ít máu tươi chảy xuống.Tất cả mọi người bị tốc độ quỷ dị của Diêu Diêu chấn trụ, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy cường giả có tôc độ biến thái như vậy.

Khương Đào căn bản chưa kịp phản ứng đã bị chế trụ, nếu như là chiến đấu chính thức thì Khương Đào lúc này đã chết.Khương Đào bị Đường đao của Diêu Diêu đặt lên cổ, mồ hôi lạnh sau lưng chảy ròng ròng, hai chân có chút phát run, không dám di động.

Hắn có thể cảm giác được chuôi Đường đao lạnh như băng cùng sắc bén, chỉ cần Diêu Diêu nhẹ nhàng đâm một cái thì người tiến hóa đầy tiền đồ như hắn sẽ chết.Nhạc Trọng nhướng mày, hắn đi tới trước một bước dài, duỗi bàn tay chộp lấy bàn tay nhỏ bé của Diêu Diêu.Diêu Diêu lúc này đã thực lực đại tiến, không còn là người tiến hóa cấp 1 mà Nhạc Trọng dễ dàng nắn bóp, tốc độ di động của nàng còn cao hơn cả Nhạc Trọng nhiều.

Nhìn thấy Nhạc Trọng tới bắt nàng, thân hình Diêu Diêu nhanh lùi lại, giống như báo săn bắn qua một bên.Nhạc Trọng trừng mắt nhìn Diêu Diêu, trực tiếp phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một cổ tinh thần uy áp khủng bố bao phủ lấy Diêu Diêu, làm cho thân thể của nàng chấn động, giống như một con mèo nhỏ vô lực nằm trong tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua tiểu loli Diêu Diêu kiệt ngạo bất tuân kia, nói:- Ai bảo cô động thủ?Diêu Diêu mân mê cái miệng nhỏ nhắn, nàng nghiêng đầu qua một bên, bày ra bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi, không quan tâm tới Nhạc Trọng.- Đợi quay về sẽ thu thập cô!Nhạc Trọng nhìn qua tiểu loli Diêu Diêu thì đau đầu.

Trong thế lực của Nhạc Trọng thì cực ít người dám bất kính với hắn, cũng chỉ có tiểu loli này mới làm hắn đau đầu nhiều nhất.Diêu Diêu lớn lên thập phần đáng yêu, bản thân có thực lực vô cùng cường hoành, trong căn cứ vô cùng có nhân khí, rất nhiều người thập phần yêu thích tiểu loli này.

Hơn nữa Diêu Diêu có hậu trường lớn nhất là Kỷ Thanh Vũ, chỉ cần nàng không làm ra chuyện người ta oán trách, Nhạc Trọng cũng sẽ không cam lòng trừng phạt nàng.Nhìn thấy tiểu loli Diêu Diêu dễ dàng chế phục Khương Đào, mà tiểu loli này dễ dàng bị Nhạc Trọng bắt lấy, trừ người của Nhạc Trọng ra thì ai cũng lau mắt nhìn.Đúng lúc này một chiến sĩ đặc chủng doanh dáng người nhỏ gầy Tống Văn đi tới, nhìn qua Khương Đào thản nhiên nói:- Khương Đào, tôi là Tống Văn.

Tôi là người yếu nhất trong đặc chiến doanh, tôi giao thủ với anh là được rồi.Lúc này Khương Đào đã không còn tin tưởng khiu chiến Nhạc Trọng nữa, đối mặt với Tống Văn của đặc chiến doanh cũng đề cao cảnh giác vẻ mặt nghiêm nghị đáp:- TốtTống Văn không nói thêm gì, bước lên như mũi tên, trong mắt hiện ra hào quang hung lệ, giống như mãnh thú tiến về phía Khương Đào.Khương Đào cũng duỗi hai tay ra chộp lầy quần áo của Tống Văn, chỉ cần bắt trúng quần áo của Tống Văn thì hắn có thể quật ngã Tống Văn.Đột nhiên Tống Văn dừng lại, hung hăng xảo trá đá mạnh vào bụng của Khương Đào một cái, một cước đá Khương Đào bay ra xa năm sáu mét.Tuy Khương Đào thực lực không kém, nhưng mà kinh nghiệm thực chiến của hắn quá ít, xa xa không sánh bằng lão binh đặc chiến doanh của Nhạc Trọng, tự nhiên một kích là tiêu diệt dễ dàng.Ôn Bội San cùng với đám bạn nam nữ trẻ tuổi của nàng nhìn qua Khương Đào ôm bụng đau đớn, trong mắt hiện lên một tia khiếp sợ.

Các nàng vốn cho rằng người tiên hóa như Khương Đào một quyền đánh vỡ bao cát là không thua kém gì Nhạc Trọng cả.

Nhưng mà bây giờ Khương Đào thậm chí ngay cả một hộ vệ của Nhạc Trọng còn không đánh lại, bọn họ cảm thấy thần tượng bị sụp đổ.- Mời vào trong!Trong mắt Phạm Minh hiện ra thần sắc cung kính, dẫn Nhạc Trọng đi vào trong biệt thự.

Lúc này còn chưa tới thời gian yến hội, hắn phải an bài gian phòng nghỉ ngơi cho bọn người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cũng không có nhìn nhiều Ôn Bội San và đám nam nữ này mà đi vào trong biệt thự.Bọn người Kỷ Thanh Vũ nhanh chóng được Phạm Minh an bài vào trong phòng nghỉ ngơi, Nhạc Trọng thì được Phạm Minh dẫn tới một gian phòng hội nghị.Ở trong phòng hội nghị có một nam tử tướng mạo uy nghiêm, hình dáng đường đường, có uy thế không giận tự uy ngồi trên sa lon, bàn thủy tinh trước người của hắn có đặt một đống tài liệu.

Nam tử trung niên này là một trong hai cự đầu của chính phủ thành phố SY, thị trưởng Ôn Báo Quốc.- Mời ngồi!Nhìn thấy Nhạc Trọng tiến đến, Ôn Báo Quốc cũng không đọc văn bản tài liệu nữa, đứng lên mời Nhạc Trọng ngồi xuống.Ôn Báo Quốc vừa thấy Nhạc Trọng thì lập tức vào vấn đề:- Xin chào!

Tôi chính là thị trưởng thành phố SY, Ôn Báo Quốc.

Nhạc Trọng, anh có hứng thú gia nhập thành phố SY hay không.

Chỉ cần anh nguyện ý tới thành phố SY giúp tôi, tôi nguyện ý cho anh làm đội trưởng đội đặc công, là quan chức của chính quyền.

Bộ hạ của anh vẫn do anh thống soái, bổ nhiệm nhân sự cũng do anh an bài, chỉ cần cung cấp tên và chức vụ bổ nhiệm bộ hạ của anh cho tôi biết là được rồi.Ôn Báo Quốc khai ra điều kiện rất phong phú, tương đương với Nhạc Trọng gia nhập thành phố SY và tất cả bộ hạ cũ được giữ lại, còn có thể tự hành bổ nhiệm bộ hạ, bộ đội, quyền hành và tính độc lập của Nhạc Trọng rất mạnh.Nhạc Trọng mỉm cười, cự tuyệt nói:- Ôn thị trưởng, tôi không có hứng thú tới thành phố SY phát triển.

Chuyện này không cần nói nữa!Nhạc Trọng rất thích làm thổ hoàng đế tự do khoái hoạt, bản thân hắn là thủ lĩnh thế lực ba vạn nhân khẩu, không còn là người cô đơn, hắn cũng không muốn đầu nhập ăn nhờ ở đậu xem sắc mặt của bất cứ người nào cả.Người Châu Á trong thực chất đều là tố chất chính trị từ lâu rồi.

Trong lịch sử thì Tống Giang, Trịnh Chi Long là những phần tử tội phạm tiếp nhận chiêu an của chính quyền đương thời.

Ôn Báo Quốc dùng thủ đoạn lôi kéo này đã nắm được rất nhiều thế lực nhỏ chung quanh, đây cũng là một trong những thủ đoạn chống lại Bành Minh Đức trong thời gian ngắn.Ôn Báo Quốc nhìn thấy Nhạc Trọng cự tuyệt, cũng không có biểu lộ đặc biệt mà chỉ mỉm cười nói:- Nếu anh không có hứng thú thì thôi.

Nhạc Trọng, tôi muốn mua năm ngàn tấn lương thực từ chỗ của anh, tôi dùng năm ngàn tấn sắt thép đổi với anh.Sau tận thế thì sắt thép chính là tài nguyên vô cùng xa xỉ, lợi dụng sắt thép có thể chế tác thành đại khảm đao, tấm chắn, thép, lưới sắt, dây cáp là những loại vũ khí lạnh chống tang thi.Năm ngàn tấn sắt thép cũng d ownlo-ad- e bo-ok m,ớ i -n,h ấ t tại- ,k k truyen .,c,om. không phải một số lượng nhỏ, Nhạc Trọng tại Đại Nham Trấn cũng có một nhà máy sắt thép nhỏ, nhưng mà nhà máy này dưới tình huống có đầy đủ nguyên liệu, tối đa cũng chỉ có thể sản xuât được sáu ngàn tấn sắt thép một lần mà thôi.

Hiện tại cũng không phải là trước tận thế có thể tùy tiện mua được nguyên liệu luyện thép các loại.Nhưng mà nhân loại là sinh vật có trí tuệ cao hơn các sinh vật khác, mà chưởng khống giả của nhân loại càng là nhân vật trí tuệ xuất chúng.

Chương 293: Hội đàm. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTừng chiếc xe con không có nhiên liệu để chạy thì Quách Vũ cho người tháo dỡ xuống, bảo tồn linh kiện mấu chốt, các phần khác thì bỏ vào nấu chảy lấy sắt thép.

Bởi vậy Nhạc Trọng tạm thời đối với sắt thép không tới mức nước sôi lửa bỏng.Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:- c.h ỉnh sử a bởi k kt,r u-y e n. com Tôi có thể bán năm ngàn tấn lương thực cho ngài, nhưng mà tôi cần dùng sinh tồn tệ, trang bị hệ thống thần ma, súng ống đạn dược, máy móc máy tiện, bông, a- xít sun-phu-rit, quặng ni-trát ka-li các loại vật tư trao đổi.Trang bị hệ thống thần ma là căn nguyên cường hóa, sỡ hữu trang bị hệ thống thần ma thì Nhạc Trọng có thể nhanh chóng tổ kiến được đội quân cường hóa.

Tuy đội quân cường hóa không phải vô địch, nhưng mà sau khi cường hóa thì tố chất thân thể của bọn họ vượt qua người thường, có thể chịu đựng được huấn luyện tàn khốc.

Chuyện này làm cho bọn họ cường hoành hơn chiến sĩ bình thường.Ôn Báo Quốc nhìn qua Nhạc Trọng, con mắt có chút nhíu lại, hắn nhìn ra người trẻ tuổi trước mặt này không dễ gạt.

Nhạc Trọng yêu cầu những vật tư này chính là thứ khan hiếm ở thành phố SY, có vật tư thì hắn cũng không giao cho Nhạc Trọng.Ôn Báo Quốc híp mắt chậm rãi nói:- Sinh tồn tệ tôi có một ít, mười điểm sinh tồn tệ đổi một tấn lương thực anh thấy thế nào?Cường giả trang bị hệ thống thần ma chém giết tang thi, biến dị thú sẽ đạt được một ít sinh tồn tệ, nhưng mà không có Tân Thủ thôn thì sinh tồn tệ trở thành một đống phế vật.

Trong tay Ôn Báo Quốc có hơn một vạn năm ngàn sinh tồn tệ, nhưng mà không có chút công dụng gì.Nhạc Trọng lắc lắc đầu nói:- Một điểm sinh tồn tệ có thể đổi một cân lương thực.

Lúc này tôi mang tới năm ngàn tấn lương thực là muốn tới thành phố SY tiến hành một lần đại mua sắm, cho dù là ai, chỉ cần lấy hàng hóa khiến tôi thỏa mãn thì tôi sẽ mang lương thực cho người đó.

Nhưng mà tôi chỉ bán năm ngàn tấn lương thực, nhiều hơn nữa thì không có.Lương thực chính là tài nguyên trân quý trong tận thế, Nhạc Trọng mở hai kho lương thực lớn, lại tìm kiếm vật tư khắp bốn phía, trong tay cũng không quá đáng chỉ có mười bảy vạn tấn lương thực.

Hắn nguyện ý xuất ra năm ngàn tấn lương thực đến thành phố SY mua sắm vật tư đã là đại thủ bút, hắn sẽ không bao giờ bán sạch lương thực của mình.Lần đầu tiên Nhạc Trọng dùng ba ngàn tấn lương thực đổi ba trăm cân hoàng kim đó là bởi vì hắn muốn tập trung dọn dẹp phản loạn.

Hơn nữa lúc ấy thực lực của Nhạc Trọng đúng là chưa đủ, chỉ có thể lựa chọn thỏa hiệp.Hiện tại Nhạc Trọng đã hội hợp hai huyện lại, có được bảy doanh chiên đấu mạnh mẽ, thực lực đã không thể so sánh nổi.

Lực lượng của hắn càng lớn hơn trước, nói chuyện cũng kiên cường rất nhiều.Cho dù là trước hay là sau tận thế, người có thực lực mạnh thì đương nhiên sẽ kiên cường.

Cho dù là quốc gia với quốc gia hay là thế lực với thế lực kết giao với nhau, toàn bộ đều dùng thực lực làm chuẩn tắc này mà quyết định.Nhạc Trọng lúc này chỉ lấy ra năm ngàn tấn lương thực giao dịch là không muốn có quá nhiều lương thực chảy ra ngoài, một mặt khác cũng không có hảo ý, hắn muốn làm tất cả thế lực lớn nhỏ trong thành phố SY phải khởi tâm tư tranh đoạt với nhau.Ôn Báo Quốc nhìn qua Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Loại chuyện cụ thể này chúng ta nên cho cấp dưới bàn đi!

Tôi lúc này tới gặp anh chính là một nhân vật anh hùng đã cứu mấy vạn người ra khỏi miệng của tang thi là thế nào.

Lần này vừa thấy quả nhiên danh bất hư truyền.

Năm ngàn tấn lương thực, tôi hy vọng có thể đạt được một ngàn tấn định mức trong đó.Ôn Báo Quốc cũng không phải chuyên gia đàm phán, dưới tay hắn có chuyên gia đàm phán, chỉ cần hắn và Nhạc Trọng quyết sách thì sau đó tự nhiên sẽ có bộ hạ phụ trách đàm phán cụ thể.Nhạc Trọng cũng tươi cười nhìn qua Ôn Báo Quốc và vô cùng kiên định nói ra:- Tôi nguyện ý đưa tặng một tấn lương thực cho ngài làm biểu tượng hữu nghị của chúng ta.

Đồng thời chỉ cần ngày lấy hàng hóa mà tôi cần ra, năm ngàn tấn lương thực toàn bộ giao cho ngài cũng không thành vấn đề.Ôn Báo Quốc nhìn thấy Nhạc Trọng cẩn thận, cũng có chút không nhả ra mà cũng không dây dưa, mà khẽ cười nói:- Nhạc Trọng anh đường xa tới đây,hay là trước nghỉ ngơi một chút đi.

Chuyện này chúng ta nên để đó, buổi tối hôm nay hy vọng anh có thể chơi vui sướng.- Gặp lại!Nhạc Trọng nhìn qua Ôn Báo Quốc lộ ra một nụ cười, đứng dậy rời khỏi đây.Sau khi Nhạc Trọng rời khỏi, Ôn Báo Quốc híp mắt suy nghĩ một hồi, cầm lấy một chồng tài liệu tinh tế xem.

Trong tư liệu này có ghi lại chuyện cuộc đời của Nhạc Trọng.Chính phủ thành phố SY là chính phủ chính thống, bọn họ phái người tiến vào phạm vi thế lực của Nhạc Trọng và bắt đầu thu thập nhiều tình báo.

Với tư cách thủ lĩnh thế lực nên Nhạc Trọng càng trọng yếu nhất, Tình báo của Nhạc Trọng nhanh chóng biên thành xấp đưa tới tay cao tầng thành phố SY.- Đáng tiếc!

Đáng tiếc!

Bỏ qua cơ hội tốt nhất thu phục hắn rồi!Ôn Báo Quốc nhìn qua Nhạc Trọng mang theo bộ hạ bị Băng Vương Hội bức ra khỏi huyện Thanh Nguyên, có chút thở dài một hơi.Đây chính là bước ngoặt vô cùng mấu chốt của Nhạc Trọng, trước đây nếu như Trần Kiếm Phong trực tiếp dùng quan lớn mời chào Nhạc Trọng, nói không chừng Nhạc Trọng cũng sẽ trở thành mãnh tướng ở huyện Thanh Nguyên.

Đáng tiếc Nhạc Trọng mỗi lần bị bức ra huyện Thanh Nguyên, sau đó bắt đầu tự lập, trên cơ bản là không có khả năng đầu nhập vào chính phủ.Rất nhanh màn đêm buông xuống, một đám người đi vào trong biệt thự.Địa điểm tổ chức yến hội có vô số đèn thủy tinh xa hoa chớp động và ánh đèn chiếu sáng rực rỡ, một tên nam tử áo đỏ áo mũ chỉnh tề tay cầm ly rượu nói tin đồn thú vị, một đám bồi bàn anh tuấn và thị nữ xinh đẹp xuyên qua lại trong yến tiệc.Ở hai bên yến hội bày đầy các loại bành ngọt vô cùng tinh mỹ, các loại mỹ vị như tôm cá tươi, trong tận thế rau dại biến dị, thịt thú biến dị chính là mỹ vị.

Thoạt nhìn không có hào khí của tận thế.Đúng lúc này một đám người ăn mặc lôi thôi, võ sĩ phục, lễ phục dạ hội, đồ vét, áo sơ mi trắng, người mặc quần jean bước vào trong hội trường.- Thực sự đúng là một đám hai lúa chưa từng thấy các mặt xã hội.Bọn này ăn mặc không thống nhất với yến hội cho nên trở thành mục tiêu của yến hội, rất nhiều nam nữ áo mũ chỉnh tề hiện ra thần sắc mỉa mai.Một đám người bị đối xử lạnh nhạt và mỉa mai này chính là đám người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng dẫn đặc chiến doanh vào bên trong, nhân viên phức tạp, đã có Kỷ Thanh Vũ là thiếu nữ được giáo dục gia giáo và tiểu thư thiên kim.

Cũng có Đồng Hiểu Vân xuất thân tiểu loli gia đình bình thường.

Còn có tiểu loli Diêu Diêu kiệt ngạo bất tuân.

Còn có hai nữ nhân nhà nông, một gã nhà giàu mới nổi, đủ loại người hội tụ trong đặc chiến doanh, tự nhiên làm cho bọn họ trở nên đặc dị.Đặc chiến doanh chỉ có thời điểm chiến đấu làm nhiệm vụ mới mặc quần áo chiến đấu, thời điểm bình thường thích mặc gì thì mặc, bọn họ là chiến sĩ mạnh nhất của Nhạc Trọng, cũng là người vô cùng ngạo khí Chương 294: Hội đàm. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Thiệt nhiều đồ ngon!Vài tên chiến sĩ đặc chiến doanh nhìn thấy đồ ăn ngon bày ỏ chung quanh, trong mắt sáng ngời, nhanh chóng tiến lên và ăn như hổ đói.Đặc chiến doanh được Nhạc Trọng cung ứng đồ tốt nhất, nhưng mà cơ hội ăn uống trên đại tiệc thế này không nhiều lắm.

Trong tận thế cơ hội ăn uống ngon lành như thế này không nhiều.Diêu Diêu là người tiến hóa loại hình nhanh nhẹn, cơ hồ chỉ trong nháy mắt ăn ba cái bánh ngọt, bốn con cá, hai cái con cua béo bị nàng ăn xong, bây giờ đang nuốt một ngụm bánh ngọt, giống như con báo nhỏ tranh đồ ăn với đám đặc chiến doanh khác.Trừ Cố Chi Hành, Kỷ Thanh Vũ, Bạch Hà và vài tên đặc chiến doanh ra, đại bộ phận đặc chiến doanh đều xông lên, cướp đoạt đồ ăn và ăn như quỷ đói đầu thai..- Mất mặt lớn rồi!Nhạc Trọng nhìn thấy đám chiến sĩ đặc chiến doanh ăn như quỷ đói thì có chút thở dài một hơi, bất động thanh sắc tiến lên, trực tiếp đoạt lấy một cái bánh ngọt, bôi sữa tươi lên và bắt đầu ăn.Đối với đặc chiến doanh, chỉ cần thời điểm mấu chốt không như xe bị tuột xích thì Nhạc Trọng trên cơ bản không làm khó bọn họ cái gì.Những nhân sĩ thượng lưu của thành phố SY trong yến hội nhìn thấy đám người Nhạc Trọng ăn như quỷ đói thế kia, dùng tốc độ phong quyển tàn vân ăn uống thì trợn tròn mắt nhìn qua màn này.Đây chính là tận thế vật tư thiếu thốn.

Có thể tổ chức yến hội xa xỉ như vậy cũng chỉ có Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức và cự đầu của quân đội.

Cho dù là Ôn Báo Quốc là cự đầu thứ hai của chính phủ, muốn tổ chức yến hội xa xỉ như vậy, một tháng có thể tổ chức hai lần cũng đã là không dậy nổi.

Thế lực bình thường căn bản không có khả năng tổ chức yến hội như vậy.Khác với trước tận thế, những nhân sĩ thượng lưu trong thành phố SY tham gia yến hội này đều có ý định ăn no một lần.

Chỉ có điều e ngại mặt mũi, bọn họ chỉ có thể biểu hiện nhã nhặn, nho nhã lễ độ, mỗi lần ăn chỉ ăn một chút mà thôi, bày ra phong độ thân sĩ.- Các người làm sao thế?

Quá chướng tai gai mắt a!Lúc này mặc áo dạ hội màu đỏ, da trắng môi hồng, trát phấn hồng trên mặt, lớn lên thập phần gợi cảm xinh đẹp Ôn Bội San đi đến bên người Nhạc Trọng có chút mất hứng chất vấn.- Há mồm!Nhạc Trọng cắt một khối bơ ngọt xuống, dùng dĩa ăn đưa tới trước môi đào của Đồng Hiểu Vân, cười tủm tỉm nói ra.Gương mặt của Đồng Hiểu Vân nhiễm lên một tầng đỏ ửng, một ngụm ăn hết khối bánh ngọt, có chút điềm mật ngọt ngào hiện ra trong lòng.- Có cái gì chướng tai gai mắt?

Ôn tiểu thư?Nhạc Trọng tâm tình thật tốt, quay đầu nhìn qua Ôn Bội San hỏi.Chỉ thấy bên người Ôn Bội San đã tụ hội sáu khuê mật của mình, trong sáu khuê mật này có bốn người dung mạo hết sức bình thường, còn lại hai người là mỹ nữ.

Một mỹ nữ mặc như em bé, dáng người xinh xắn lanh lợi, da thịt tuyết trắng, thập phần kiều nộn khả ái, ánh mắt cũng thập phần thanh tịnh.

Một mỹ nữ dáng người cao gầy, da thịt tuyết trắng, mặt mày hiện ra vẻ phản nghịch.Ôn Bội San có chút tức giận nói ra:- Các người ăn uống thả cửa như vậy, đồ mang ra bị ăn sạch, người khác không ăn được.Nhạc Trọng nhìn Ôn Bội San và thản nhiên nói:- Đây hẳn là yến hội tiệc đứng!

Chúng ta ăn thì có cái gì không đúng.

Bọn họ muốn ăn thì tới đây lấy đi.

Nếu như nói đồ vật không đủ bọn họ ăn không được là chủ nhà không chuẩn bị chu đáo.- Anh quá vô sỉ!Ôn Bội San bỗng chốc bị tức giận làm đỏ cả mặt, nàng còn chưa từng thấy người nào vô sỉ như vậy, chạy tới nhà người khác và ở trên yến hội ăn uống thả cửa như thế này, lại còn chỉ trích chủ nhà không tiếp đãi chu đáo.Đúng lúc này một gã nam tử trẻ tuổi cao gầy, ăn mặc một thân âu phục, tướng mạo anh tuấn đi tới trước người Nhạc Trọng và kiêu căng nhìn qua Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Anh là hai lúa từ đâu tới?

Nơi này không tiếp đãi những hai lúa không hiểu lễ nghi như các người!

Cút cho ra ngoài cho tôi!Ôn Bội San nhìn qua tên nam tử tướng mạo anh tuấn, bối cảnh hùng hậu này và nhíu mày.

Tên nam tử anh tuấn này tên là Lục Trầm Quang!

Chính là nhị công tử của Lục gia tại thành phố SY, làm người ngang ngược càn rỡ, hiện tại đang truy cầu nàng.

Lúc này hiểu nhiên đang bày tỏ sự tồn tại của mình.Sau lưng của Lục Trầm Quang cũng có vài tên công tử ca đi tới, bọn họ nhìn qua Nhạc Trọng, trên mặt tràn ngập vẻ cười lạnh.

Bọn họ muốn liên thủ tước mặt mũi của Nhạc Trọng.

Ai bảo bên người Nhạc Trọng có mấy đại mỹ nữ đi theo, lại làm công chúa Ôn Bội San của thành phố SY tức giận phát run lên chứ.Tiểu mỹ nữ kiều nộn và mỹ nữ có chút phản nghịch kia cũng đưa mắt nhìn qua phía Nhạc Trọng bên này, muốn nhìn Nhạc Trọng ứng đối như thế nào.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn Lục Trầm Quang và quát lên:- Quỳ xuống!Lục Trầm Quang nghe Nhạc Trọng nói vậy thì trong mắt hiện ra hàn quang, một bạt tai vỗ qua phía Nhạc Trọng:- Quỳ xuống? ?

Mày khẩu khí thật lớn! !

Vậy mày quỳ xuống cho tao, xem ra không cho mày chút giáo huấn thì mày không nhìn là ai trước mặt của mày rồi!Lục Trầm Quang tay vừa mới giơ lên, Trình Ngọc đứng bên người của Nhạc Trọng đã như mũi tên lao thẳng về phía trước, duỗi bàn tay lớn ra bắt lấy bàn tay của Lục Trầm Quang và dùng sức bóp một cái, vặn tay của Lục xem tại kktruyen.com Trầm Quang ra sau lưng, sau đó một cước đá vào hai chân của Lục Trầm Quang và thập phần khuất nhục quỳ trước mặt của Nhạc Trọng.Lục Trầm Quang vô cùng khuất nhục quỳ trên mặt đất, chợt nghiến răng nghiến lợi nói ra:- Mày biết tao là ai không?

Tao chính là nhị thiếu gia của Lục gia Lục Trầm Quang.

Đệ nhất cao thủ thành phố SY Lục Thiên Túng chính là anh của tao.

Mày dám động vào tao thì anh của tao sẽ giết mày!- Mau thả Lục thiếu ra!- Bọn mày có định lăn lộn trong thành phố SY hay không?"

"..."

Những công tử ca sau lưng của Lục Trầm Quang đều lên tiếng uy hiếp.Một tên đội viên tên là Khổng Duy của đặc chiến doanh bạo phát, một cước đá vào người của tên công tử ca, tên công tử ca bị đá bay năm sáu mét, đụng ngã lăn cả bàn, khiến vô số nam nhân thét lên chói tai.Trong mắt Tống Văn hiện ra hào quang hung lệ, hắn như mũi tên bước về phía trươc, bắt lấy đầu của một tên công tử ca, sau đó dụng lực lên gối, hung hăng đâm vào mặt của tên công tử này, trực tiếp làm mặt của tên công tử ca đầy máu.Còn có ba tên đặc chiến doanh cũng bước lên trước một bươc, một chiêu đã đánh ba tên công tử ca nằm trên đất, sau đó cầm lấy tóc của đám công tử ca và như chó chết kéo lấy Nhạc Trọng tới trước người.Tống Văn liếm liếm bờ môi, trong mắt có hào quang hung lệ hiện ra, hắn nhìn qua năm tên công tử ca và nhếch miệng nói ra:- Nhạc đội!

Có nên giết bọn này hay không?

Chương 295: Tôi là Nhạc TrọngChỉnh sửa : kktruyen.comTống Văn trước tận thế là tội phạm giết người.

Hắn gia nhập bộ đội của Nhạc Trọng xong thì dũng mãnh thiện chiến, hắn thập phần quen cảm giác tiêu diệt địch nhân này.

Giết mấy đứa con nhà giàu này thì không có bất kỳ áp lực với hắn cả.Đội viên đặc chiến doanh chẳng những chiến đấu với tang thi, còn tham gia tiêu diệt các căn cứ nhỏ, trong tay của mỗi người là mấy cái mạng người rồi.

Nhân mạng đối với bọn họ mà nói, cũng không trọng yếu!- Đừng giết tôi!- Thực xin lỗi! !

Đừng giết tôi!"..."

Cảm thụ được sát khí hung lệ phi làm của Tống Văn thì năm tên công tử ca vốn vô cùng kiêu ngạo không còn chút máu nào cả, lớn tiếng cầu khẩn.- Ca ca tôi là Lục Thiên Túng, anh không thể giết tôi! ! !

Nếu anh giết tôi, nhất định không thể chạy thoát truy nã của thành phố SY.Lục Trầm Quang bị Tống Văn dùng thủ đoạn hung ác làm sợ hãi rồi, hắn sắc mặt trắng bệch, thân thể run rẩy nói ra.

Thành phố SY đối với bọn họ là những người được cao tầng bảo hộ mà nói là một khu vực để chơi đùa, nếu như Nhạc Trọng giết hắn, thành phố SY tuyệt đối sẽ không tha cho Nhạc Trọng, đây là mấu chốt.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Lục Trầm Quang lạnh lùng cười nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Huyện Trữ Quang Nhạc Trọng!

Ca ca anh là Lục Thiên n-gu ồ,n :. kk tru-yen.co m Túng nếu tới tìm tôi!

Lục gia các người nếu khiêu chiến tôi, tôi vô cùng hoan nghênh đấy.- Nhạc Trọng!Nghe được cái tên này, trong nội tâm Lục Trầm Quang cũng băng hàn.

Đây chính là một trong những nhân vật mà cha hắn bảo tuyệt đối không được trêu vào.

Trước mặt hắn Nhạc Trọng của huyện Trữ Quang chính là một ác ma, ở trong huyện Trữ Quang tùy tiện là chém đầu mấy trăm người, còn cười nói đem người sống nào cho tang thi, mặc cho người nọ bị tang thi ăn sống.

Loại hung nhân này nếu làm gì hắn, Lục gia của hắn nhất định sẽ thay hắn đứng ra xin lỗi Nhạc Trọng, đây là tồn tại khủng bố mà quân đội cũng không dám trêu chọc vào.Lục Trầm Quang hạ thấp cái đầu cao ngạo xuống, nhìn qua Nhạc Trọng thập phần khuất nhục xin lỗi nói:- Thực xin lỗi, là tôi không đúng!

Là tôi không tốt!

Mạo phạm tôn nghiêm của ngài! !

Xin ngài thứ tội, tha cho tôi và bạn của tôi ở đây!Lục Trầm Quang ngang ngược càn rỡ, đó là so với người yếu hơn hắn.

Nếu như là người có thực lực mạnh hơn hắn, hắn căn bản không dám trêu chọc.

Một khi trêu chọc phải thì hắn sẽ biết khuất nhục mà cúi đầu xin lỗi đối phương, hắn không thể làm gia tộc của mình trêu chọc đại địch như Nhạc Trọng được.- Vậy được rồi!

Thả bọn họ đi!Nhạc Trọng phất phất tay, bọn người Tống Văn lúc này mới buông sáu tên công tử ca Lục Trầm Quang này ra.Trong năm tên công tử ca cũng không phải tất cả mọi người biết rõ đại danh của Nhạc Trọng.

NHưng mà bọn họ biết rõ một người chỉ cần nói tên là khiến Lục Trầm Quang hung hăng càn quấy trong thành phố SY cúi đầu nhận sai không phải bọn họ có thể trêu chọc.

Bốn gã công tử ca có chút khuất nhục rời khỏi nơi này, Lục Trầm Quang cùng một tên công tử ca khác không có rời đi, mà đứng qua một bên.- Người man rợ!Nhìn thấy Nhạc Trọng sử dụng thủ đoạn bạo lực làm cho đám công tử ca Lục Trầm Quang phải cúi đầu khuất phục, nữ nhân mặt em bé dáng người gọi cảm nhìn qua, tiểu mỹ nữ Trịnh Bội Bội hiện ra thần sắc chán ghét nói ra.

Nàng đối với người sử dụng bạo lực khuất phục người khác như Nhạc Trọng không có chút hảo cảm nào.- Người man rợ?

Đây mới là đại anh hùng hào kiệt đấy.

Trong loạn thế thì chỉ có sử dụng thủ đoạn này mới có thể thành nghiệp lớn được.Nữ tử dáng người cao gầy thập phần xinh đẹp Thái Dịch Yên liếm liếm bờ môi gợi cảm của mình, trong mắt dị quang chớp động nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.Lục Trầm Quang chịu nhục xong cũng không có xấu hổ và giận dữ bỏ đi, mà là mày dạn mặt dày ở lại bên người của Nhạc Trọng cung kính hỏi:- Nhạc Trọng đại ca!

Gia phụ vẫn kính ngưỡng đại danh của anh, hy vọng anh có thể tới Lục gia làm khách.

Không biết anh lúc nào có thời gian?Lục Trầm Quang tuy ương ngạnh hung hăng càn quấy, ưa thích lấy thế đè người, nhưng mà cũng không phải bao cỏ.

Hắn trước tiên điều chỉnh tâm tình, chủ động cúi người tiếp xúc với Nhạc Trọng.Thế lực trong thành phố SY như cài răng lược.

Nhạc Trọng lúc này vừa tới thành phố SY chính là tiến hành giao dịch lương thực, Lục gia cũng muốn phân một chén canh trong chuyện này.Nhạc Trọng nhìn Lục Trầm Quang và thản nhiên nói:- Qua mấy ngày nói sau!Nhạc Trọng đối với thành phố SY cũng chưa quen thuộc, hắn cũng cần ở trong thành phố SY tìm kiếm một ít minh hữu.

Tuy hắn cũng không muốn xung đột chinh diện với quân đội của thành phố SY, nhưng mà mười vạn người trong thành phố SY làm hắn trông mà thèm.Trong tận thế thì nhân khẩu chính là tài nguyên quý giá, có nhân khẩu thì thế lực mới có thể phát triển.

Nhạc Trọng lúc này đến căn cứ thành phố SY chủ yếu chính là muốn nhìn có thể từ phương pháp hòa bình lấy được nhân khẩu trong thành phố SY hay không.

Dưới tình huống như vậy hắn cần minh hữu trong thành phố SY càng nhiều càng tốt.Đồng thời Nhạc Trọng phải biểu hiện ra một mặt cường thế của mình, tuyệt đối không thể có một tia mềm yếu.

Hắn càng cường thế thì người nguyện ý kết minh với hắn càng nhiều, hắn càng mềm yếu thì những kẻ khác ai cũng muốn xông lên cho hắn một đao.Ôn Bội San nhìn thấy biểu hiện của Lục Trầm Quang thì trong lòng xem thường, nàng không có che dấu khinh bỉ của mình với Lục Trầm Quang mà nói thẳng:- Lục Trầm Quang, anh không phải là nam nhân!Lục Trầm Quang nhìn thấy Ôn Bội San và trong mắt hiện ra thần sắc phức tạp, ánh mắt của hắn dời đi, không có lại nhìn Ôn Bội San là nữ hài hắn từng ưa thích.

Cùng so với Lục gia thì nữ nhân Ôn Bội San này sức nặng không đủ.Truy cầu Ôn Bội San thất bại, Lục Trầm Quang còn có thể chơi những nữ nhân khác.

Bây giờ đang ở căn cứ thành phố SY thì chỉ cần bỏ ra lương thực thì muốn nữ nhân nào không được.

Nếu như không có Lục gia, Lục Trầm Quang hắn còn không bằng ăn mày trước tận thế.- Không phải là nam nhân!Thái Dịch Yên nhìn biểu hiện của Lục Trầm Quang và lạnh lùng cười nói.Trịnh Bội Bội nhướng mày nhìn qua Lục Trầm Quang giải thích:- Đây không phải là Trầm Quang sai!

Đều do Nhạc Trọng, nếu không phải hắn đau khổ bức bách, Trầm Quang cũng không biết rơi xuống mức này.Cũng như nam nhân thích mỹ nữ.

Nữ nhân cũng ưa thích nam nhân anh tuấn suất khí.

Lục Trầm Quang vóc người anh tuấn suất khí, lại hiểu được bảo dưỡng làn da, cho dù rất nhiều minh tinh trẻ tuổi cũng không bằng hắn.

Lục Trầm Quang tại thành phố SY là hạt giống phong lưu, nữ nhân ưa thích hắn nhiều không kể xiết, Trịnh Bội Bội cũng là một trong đó.- Chu Diễm Tuyết! !- Đại minh tinh Chu Diễm Tuyết đến!"..."

Đúng lúc này người trong yến hội bạo động, một nữ nhân chừng hai ba hai bốn mặc quần áo dạ hội, dáng người gợi cảm mê người và mái tóc đen dài phiêu dật, cặp mông đầy đặn cặp vú đầy đặn, dung nhan tuyệt thế khí chất ưu nhã chậm rãi đi tới.

Người này dáng người gợi cảm thành thục, là tuyệt thế mỹ nữ, cũng là đại minh tinh Chu Diễm Tuyết.

Chương 296: Ám Nha đột kích. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comỞ bên người của Chu Diễm Tuyết có một nam tử làn da trắng nõn, dáng người cao ngất và suất khí đi tới.

Nam tử anh tuấn, nữ xinh đẹp giống như kim đồng ngọc nữ làm người ta chú mục.Tống Văn nhìn qua đại minh tinh Chu Diễm Tuyết xinh đẹp tuyệt luân, trong mắt hiện ra hào quang dâm đãng, liếm liếm bờ môi nói:- Đó là đại minh tinh Chu Diễm Tuyết!

Thật sự là xinh đẹp.

Nếu như có thể ngủ với nàng một đêm, nhân sinh của lão tử chấm dứt cũng đáng.Lục Trầm Quang chính là rắn rít địa phương của thành phố SY này, rất nhanh đem thân phận của nam tử trẻ tuổi tuấn ngạn bên người Chu Diễm Tuyết nói ra:- Đó chính là đại minh tinh chỉ.nh s ửa b ở i k k,t r uye-n,.c-om Chu Diễm Tuyết, hộ hoa sứ giả bên người của nàng là Tô Thiên Dương!

Hắn là con trai yêu thương nhất của một trong năm cự đầu quân đội của thành phố SY.

Có hắn ở đây thì người khác không cách nào tới gần Chu Diễm Tuyết.

Anh muốn động vào Chu Diễm Tuyết thì phải đối đầu với quân đội.Quân đội thành phố SY thực lực vô cùng khủng bố, Nhạc Trọng cũng không muốn dễ dàng trêu chọc, hắn cẩn thận nhìn qua Chu Diễm Tuyết một hồi, không thể không thừa nhận đại minh tinh này có tiền vốn kiêu ngạo.

Trong phạm vi thế lực của hắn, trước mắt chỉ có Trác Nhã Đồng mỹ mạo phong tình mới có thể so sánh với nàng ta.Quách Vũ, Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ đều là cô gái tuyệt sắc, nhưng mà phong tình của các nàng không bằng Trác Nhã Đồng cùng Chu Diễm Tuyết đã phát triển tới thời kỳ hoàn mỹ nhất.Một tên nhân vật nổi tiếng nhao nhao bàn luận chuyện của Chu Diễm Tuyết và Tô Thiên Dương hai người.

Nhìn thấy nam nữ tuyệt sắc nói chuyện vui vẻ với nhau.

Cộng thêm có người muốn đánh tôt quan hệ với Tô Thiên Dương.

Dù sao phía sau hắn là một trong năm cự đầu của quân đội, mọi cử động có thể ảnh hưởng tới sinh kế của rất nhiều người.Đồng Hiểu Vân thập phần hưng phấn vọt tới bên người Chu Diễm Tuyết lớn tiếng nói:- Chu Diễm Tuyết tiểu thư!

Tôi là fan hâm mộ của cô, có thể ký tên cho tôi không?- Đương nhiên có thể!

Tiểu muội muội!Chu Diễm Tuyết trước tận thế đã sớm quen với fan cuồng của nàng rồi, nàng lộ ra nụ cười mê người, tiếp nhận giấy bút mà Đồng Hiểu Vân đưa qua, ký tên của mình vào trong.Lục Trầm Quang đi tới bên người của Tô Thiên Dương cùng Nhạc Trọng và giới thiệu:- Thiên Dương, tôi giới thiệu cho anh biết một chút!

Vị này chính là huyện Trữ Quang Nhạc Trọng!

Nhạc Trọng, vị này chính là Tô Thiên Dương Tô nhị thiếu gia.- Nhạc Trọng?Tô Thiên Dương nhướng mày, nhìn Nhạc Trọng và lạnh lùng nói:- Nhạc Trọng, anh bây giờ là tới đầu hàng thành phố SY sao?

Nếu như anh bây giờ nguyện ý đầu hàng quân đội thành phố SY thì tôi có thể nói với cha tôi vài câu, cho anh làm liên trưởng.

Nếu như còn do do dự dự, lề mà lề mề, đại quân vừa tới sẽ là tử kỳ của anh!Thành phố SY ngư long hỗn tạp, các loại thế lực cài răng lược.

Các thế lực đối với Nhạc Trọng có nhận thức khác nhau.Nhạc Trọng nhìn qua Tô Thiên Dương và lạnh lùng nói ra:- Tôi chờ quân đội các người tới!

Nếu như anh dám tới thì tốt nhất nên tự mình lãnh binh.

Đến lúc đó tôi sẽ cho anh biết là ai chôn ai.Tuy Nhạc Trọng không muốn xung đột chính diện với quân đội, nhưng nếu như quân đội đánh tới thì hắn cũng tuyệt đối sẽ không từ thủ đoạn tiêu diệt quân đội xâm phạm.

Trong tay của Nhạc Trọng có bảy nhanh trải qua chiên đấu hun đúc, đã có ba binh doanh so sánh được với quân đội, thậm chí thoáng còn vượt qua chiến sĩ quân đội.

Bốn doanh còn lại hơi yếu một chút, nhưng mà cũng không phải là đám ô hộp vừa tập hợp lại.

Những binh doanh này là lực lượng của Nhạc Trọng, cho dù là quân đội của thành phố SY mạnh hơn nữa thì hắn cũng phải cắn mây cái.Tô Thiên Dương, Nhạc Trọng nói ra lời này thì hào khí trở nên lạnh như băng.Một tên chiến sĩ đặc chiến doanh đi tới bên người Nhạc Trọng và lạnh lùng nhìn qua Tô Thiên Dương.Sau lần mở rộng thế lực lần này, số lượng cao thủ cường hóa trong đặc chiến doanh hơn câp 20 đã có ba mươi sáu người, tất cả đều có dị năng.

Nếu như dùng phương pháp tác chiến của đặc chủng, đủ để so sánh với một binh doanh, có thể làm cho cả thành phố SY nhắc lên sóng lớn.Tô Thiên Dương vừa ra nói ra lời này bị Nhạc Trọng đáp trở về, sau đó bị cao thủ đặc chiến doanh lạnh lùng nhìn chằm chằm vào, làm cho hắn phóng lao phải theo lao.

Hắn gần đây nói chuyện ương ngạnh chính là do quân đội thế đại, không có ai dám nói cái gì.

Đây là lần đầu tiên hắn bị chống đối.

Phải biết rằng quân đội chính là thế lực lớn nhất của thành phố SY, rất nhiều tiểu thế lực chỉ cần được quân đội đồng ý đưa vào biên chế, bọn họ sẽ vô cùng nguyện ý gia nhập quân đội.

Cho dù là chức quan không có gì cũng tranh nhau vỡ đầu, so với trưởng phòng của chính phủ còn có mị lực lớn hơn nhiều.Chu Diễm Tuyết mang theo làn gió thơm bước ra, nở nụ cười động lòng người, nói:- Tô thiếu, Nhạc thiếu.

Hiện tại bây giờ là lúc tôi hiến nghệ, kính xin hai vị cho tôi chút tình mọn, tạm gác lại tranh luận, nghe tôi hát một khúc nhé?- Xem mặt mũi của Diễm Tuyết tôi không so đo với anh!Có một bậc thang, Tô Thiên Dương cũng mặt lạnh nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.Quân đội còn chưa có chuẩn bị sẵn sáng đối kháng chính diện với Nhạc Trọng, Tô Thiên Dương vừa rồi cũng chỉ dùng lời lẽ thăm dò Nhạc Trọng mà thôi.

Nếu như Nhạc Trọng mềm xuống, hắn sẽ được một tấc lại muốn tiến một thước không ngừng chèn ép Nhạc Trọng.

Nhưng mà Nhạc Trọng cường ngạnh làm hắn khó chịu.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Xem mặt mũi của Chu đại minh tinh, sự kiện này bỏ qua.Quân đội thế đại, trang bị tốt sức chiến đấu cực lớn.

Nhạc Trọng cũng không muốn hiện tại va chạm chính diện vơi đối phương, cho dù hắn dùng toàn lực đánh thắng thì cũng thôi đi, nếu như bại thì tổn thất thảm trọng, nguyên khí đại thương.Chu Diễm Tuyết nhìn thấy hai nam nhân cường thế nhờ mình mà bước xuống thang, nàng mỉm cười, mang theo làn gió thơm đi lên đài cao.Chu Diễm Tuyết vừa đi lên đài cao, dưới yến hội mọi người yên tĩnh lại.Được ngòn đèn chiếu sáng, Chu Diễm Tuyết lộ ra phong thái xinh đẹp tuyệt luân.Vậy rồi Tô Thiên Dương nhìn qua Nhạc Trọng nguội lạnh mười phần bây giờ nhìn thấy Chu Diễm Tuyết trong mắt chớp động hào quang nóng rực.

Hắn cũng được nhìn thấy không ít mỹ nữ, chơi đùa mỹ nữ cũng không ít, nhưng mà dung nhan tuyệt sắc như Chu Diễm Tuyết và khí chất vô cùng cao minh lại không có một.

Hắn là chân chính yêu mến Chu Diễm Tuyết, cho nên mới không sử dụng lực lượng của gia tộc cưỡng ép mang nàng vào phòng.Trước tận thế Tô Thiên Dương muốn truy cầu Chu Diễm Tuyết còn không đủ tư cach, thế nhưng mà sau tận thế chỉ cần hắn mạo hiểm đắc tội vài đại lão của thành phố SY thì vẫn có thể cường ngạnh mang Chu Diễm Tuyết vào phòng.Ở trên đài cao, Chu Diễm Tuyết mang thu nụ cười ngọt ngào ca hát.

Tiếng ca của nàng như dòng suối mát truyền vào tâm thần của mọi người, rửa lấy tâm linh.Người ở dưới đài nghe được tiếng ca ưu mỹ của Chu Diễm Tuyết thì nghe say sưa quên mọi chuyện.

Chương 297: Ám Nha đột kích. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐồng Hiểu Vân là fan hâm mộ của Chu Diễm Tuyết càng kich động không thôi, hai mắt chảy nước mắt cảm động ra ngoài.

Kỷ Thanh Vũ cũng nhắm mắt lại, lẳng lặng thưởng thức âm nhạc mỹ diệu, nàng xuất thân danh môn cho nên tu dưỡng nghệ thuật không thấp, nàng không thể không thừa nhận tiếng ca Chu Diễm Tuyết đúng là cực kỳ tuyệt.

Cho dù Nhạc Trọng là thường dân dốt đặc cán mai với âm nhạc cũng thích nghe nàng hát.Một khúc ca chấm dứt, dưới đài tiếng vỗ tay như sấm, mỗi người đều ca ngợi Chu Diễm Tuyết.Chu Diễm Tuyết đứng tại trên đài cao, nhìn qua trai gái phía dưới với ánh mắt mệt mỏi.

Trước tận thế nàng xuất thân đại gia tộc, cho dù có người ngấp nghé mỹ mạo của nàng cũng không dám lộ ra ngoài.

Nhưng mà sau tận thế thì gia tộc Chu Diễm Tuyết tin tức không rõ, người có ý đồ với nàng xuất hiện.

Nếu không phải nàng quần quanh mấy đại nhân vật, làm cho bọn họ kiềm chế lẫn nhau, lúc này nàng đã biến thành chim hoàng yến của đại nhân vật nào đó rồi.- Diễm Tuyết, cô vất vả!Tô Thiên Dương nhìn thấy Chu Diễm Tuyết đi xuống thì mang theo nụ cười thân sĩ đi tới.- Nếu không, lựa chọn hắn đi!

Hắn ít nhất còn trẻ, gia thế cũng không tệ.

Đối với mình cũng rất nhiệt tình.Chu Diễm Tuyết nhìn qua Tô Thiên Dương đang tươi cười thì trong nội tâm hơi động một chút.Tô Thiên Dương tuy không được coi là xứng với nàng.

Thế nhưng mà so với những lão đầu già cả thì Chu Diễm Tuyết càng thêm có khuynh hướng Tô Thiên Dương là người anh tuấn tiêu sái có thế lực này.Đúng lúc này đột nhiên trong thành phố SY bên vang lên âm thanh cảnh báo.Sau một khắc trong biệt thự, vô số miểng thủy tinh vỡ vụn, lông vũ màu đen như lông gà hiện ra, vô số con quạ móng vuốt sắc bén và mỏ như kim loại hiện ra.- Quái vật biến dị cấp 16: Ám Nha!

Ưa thích xuất động trong bóng tối, cực kỳ hung mãnh, tính công kích cực mạnh!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy Ám Nha, trong mắt hiện ra tin tức về nó.Ám Nha vừa phá cửa sổ mà vào, lập tức tập sát người trong biệt thự.Một vỗ cánh của Ám Nha thì lập tức nhào ra sau lưng của một nam tử mặc âu phục, hai móng vuốt đặt lên thân thể của nam nhân này, sau đó hung hăng mổ, trực tiếp mổ đầu của nam nhân này một lỗ máu, sau đó nó từng ngụm từng ngụm mổ óc của nam nhân này.Tất cả Ám Nha bay xuống, đuổi giết người trong biệt thự, làm cho người trong biệt thự lâm vào trong hỗn loạn.

Những người này đều là tinh anh thượng lưu trong thành phố SY, đại bộ phận người đều chưa từng chiến đấu với biến dị thú, gặp được Ám Nha là biến dị thú cấp 16 thì lạnh mình.Ở trong hỗn loạn Chu Diễm Tuyết cùng Tô Thiên Dương hai người cùng một chỗ chạy trốn, đột nhiên lúc này có một con Ám Nha bay về phía của Chu Diễm Tuyết bên này.Chu Diễm Tuyết phát ra tiếng hô tuyệt vọng nhìn qua Tô Thiên Dương cầu cứu:- Cứu tôi !

Thiên Dương, cứu tôi!Thân thể Tô Thiên Dương có chút dừng lại, trong mắt hiện ra hào quang dữ tợn, hắn chính là muốn đẩy Chu Diễm Tuyết lên trước, đem Chu Diễm Tuyết đẩy vào người của Ám Nha.

Chỉ cần Ám Nha ăn no, tự nhiên sẽ không tới tìm hắn gây phiền toái.

Tuy hắn vô cùng ưa thích Chu Diễm Tuyết, nhưng mà hắn thích mạng nhỏ của mình hơn.

Chu Diễm Tuyết bị Tô Thiên Dương đẩy như vậy, trong mắt hiện ra thần sắc tuyệt vọng và không tin nổi.

Không lâu trước đó Tô Thiên Dương còn lời thề son sắt nói muốn đồng sanh cộng tử nàng, không phải nàng không cưới.

Không nghĩ tới bây giờ là nguy nan thời kì, Tô Thiên Dương chẳng những không có cứu nàng, ngược lại còn đẩy nàng vào hố lửa tranh thủ thời gian cho hắn chạy trốn.Tốc độ của Ám Nha cực kỳ mau lẹ, cơ hồ trong một chớp mắt đã xuất hiện trước người của Chu Diễm Tuyết, hai móng như móc câu chộp vào vai của Chu Diễm Tuyết.

Chỉ cần nó bắt lấy vai của Chu Diễm Tuyết thì mỹ nữ dung nhan tuyệt thế này sẽ chêt dới cái mỏ của nó.Thời điểm tâm tình của Chu Diễm Tuyết như tro tàn, cơ hồ tuyệt vọng muốn chết, một ánh đao lạnh lùng xuất hiện, đầu của con Ám Nha bị ánh đao chém thành hai đoạn, máu tươi tung tóe lên người của Chu Diễm Tuyết.Chu Diễm Tuyết tránh được một kiếp, con mắt sáng ngời nhìn qua chủ nhân của cây đao, nhìn thấy cầm thân ảnh của Nhạc Trọng cầm ám ma đao chém giết Ám Nha.Chu Diễm Tuyết nhìn thấy Nhạc Trọng, trong mắt dị quang chớp động, trong nội tâm phức tạp khó hiểu thầm nghĩ:- Thì ra là hắn! !

Thời điểm này cũng chỉ có hắn là đáng tin mà thôi.- Cứu mạng! !

Cứu mạng!Ôn Bội San nhìn thấy một con Ám Nha mổ vỡ đầu của nam tử trước mặt thì quỵ xuống khóc lớn cầu cứu.Nhưng mà mọi người vội vàng chạy trốn khỏi chết, Ôn Bội San là công chúa không có ai quan tâm tới nàng cả.

Hơn mười người bảo tiêu được Ôn Báo Quốc mời chào lao lên muốn bảo hộ tiểu thư của họ, d,ow n.l o,ad, PRC- m-ới nhấ t tạ i. k.k,t.r uy e n.,c-om nhưng mà biển người như thủy triều ngăn cản đường đi của bọn họ.Mà Ám Nha bay lượn trong đại sảnh, đột nhiên bay thẳng về phía Ôn Bội San, Ôn Bội San sợ tới mức thân thể khẽ run rẩy, một tia chất lỏng màu vàng từ đáy quần của nàng chảy ra.

Người là đóa hoa trong nhà kính không ngờ bị dọa tè ra quần.Mắt thấy con Ám Nha sắp bay đến trước người của Ôn Bội San thì ánh đao hiện ra, đem con Ám Nha trực tiếp chém thành hai đoạn.Ôn Bội San ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện chém giết Ám Nha chính là Nhạc Trọng vẫn bị nàng khinh bỉ và chén ghét.- Đừng bỏ lại tôi! !

Van cầu anh, đừng bỏ lại tôi!Nhạc Trọng vừa muốn rời đi, đi chém giết Ám Nha khác, Ôn Bội San thoáng cái túm tay áo của hắn, khóc như lê hoa đái vũ, đau khổ cầu khẩn nói ra.Ôn Bội San vẫn được Ôn Báo Quốc bảo hộ cẩn thận, khi thế giới bắt đầu biến dị thì tang thi hoành hành, nàng cũng không có nhìn thấy quá nhiều chết trước mặt của nàng.

Lúc này nàng thật sự sợ tới mức không đứng nổi, nắm chặc tay của Nhạc Trọng là cọng cỏ cứu mạng không chịu buông ra.Nhạc Trọng nhìn Ôn Bội San và trầm giọng nói:- Đi theo sau lưng tôi!Không thể không nói thân phận cho dù ở bất cứ thời điểm nào cũng có thể dùng được.

Ôn Bội San chỉ là thiếu nữ ngang ngược không hiểu biết, Nhạc Trọng căn bản không quan tâm tới nàng.

Nhưng mà nàng là con gái của Ôn Báo Quốc, Nhạc Trọng nếu muốn ở thành phố SY làm chuyện gì cũng cần phải có quan hệ trợ giúp mới được.Ôn Bội San nắm chặt góc áo của Nhạc Trọng và cố nén xấu hổ đi theo sau lưng Nhạc Trọng.Một trong những khuê mật của Ôn Bội San là Thái Dịch Yên trong lúc hoãn loạn bỏ chạy tứ phía, một người quen ở trước mặt của nàn bị Ám Nha mổ bể đầu làm cho nội tâm của nàng tràn ngập sợ hãi.

Nàng trước tiên nhìn thấy Nhạc Trọng và trong mắt đẹp hiện ra thần sắc khác thường, nhanh chóng nhìn qua một hướng đang kêu cứu:- Cứu mạng!Hai con Ám Nha giống như mũi tên lao thẳng về phía Thái Dịch Yên, Nhạc Trọng vung đao chém liên tục, đem hai con Ám Nha chém giết, máu tươi bắn tung tóe trên đất.Thái Dịch Yên nhân cơ hội này mang theo làn gió thơm nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng, thân thể mềm mại rung rung, nửa thật nửa giả sợ hãi khóc lóc: Chương 298: Chu Diễm Tuyết thổ lộ. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Tôi rất sợ hãi!Ôn Bội San nhìn thấy Thái Dịch Yên tiến vào trong ngực của Nhạc Trọng thì cảm thấy không thoải mái, giống như bảo bối của mình bị người ta đoạt mất vậy.- Đi theo sau lưng của tôi!Nhạc Trọng không có có tâm tư trấn an Thái Dịch Yên là mỹ nhân này, đẩy nàng trong ngực ra và tiếp tục bước đi.Thái Dịch Yên bị Nhạc Trọng đẩy từ trong ngực ra, theo thật sát sau lưng Nhạc Trọng, trong hỗn loạn thế này chỉ có sau lưng của Nhạc Trọng mới an toàn.Đại minh tinh Chu Diễm Tuyết cũng lặng lẽ đi tới sau lưng của Nhạc Trọng, nàng không phải đầu đất, nàng cũng vô cùng rõ ràng chỉ có đứng sau lưng của Nhạc Trọng mới là nơi an toàn nhất.- Cứu mạng!Trịnh Bội Bội trong thời khắc hỗn loạn liền không tự giác hướng về Lục Trầm Quang và lớn tiếng cầu khẩn.

Nhưng mà tốc độ bỏ chạy của Lục Trầm Quang cực kỳ nhanh, cho dù Trịnh Bội Bội lớn tiếng cầu khẩn thì hắn cũng không nghe được.Trong lúc hỗn loạn thì phía sau có một tên nam nhân cường tráng đâm vào người của Trịnh Bội Bội và làm nàng ngã trên mặt đất.

Phía sau những người khác ai cũng không chú ý tới dưới chân có người sống, nhao nhao dẫm nát thân thể nhỏ nhắn của Trịnh Bội Bội dưới chân.Mắt thấy Trịnh Bội Bội sắp bị giẫm chết đột nhiên một đám người giải tán, chạy qua hướng khác thục mạng.

Hơn mười con Ám Nha bay tới, giống như mũi tên lao thẳng vào đám người này, dùng cái mỏ sắc bén mổ đầu của bọn họ.Một con Ám Nha cũng hóa thành một mũi tên lao thẳng qua phía Trịnh Bội Bội, Trịnh Bội Bội chỉ có thể trơ mặt đầy máu nhìn qua tử vong sắp hàng lâm.Đúng lúc này một ánh đao hiện ra, con Ám Nha chợt bị chém thành hai đoạn cứu Trịnh Bội Bội một mạng.Trịnh Bội Bội nhìn qua chủ nhân của ánh đao, phát hiện người cứu nàng là người không lâu trước đó bị nàng nói là mọi rợ.Đúng lúc này bốn người Thái Dịch Yên đi theo bên người của Nhạc Trọng nhìn thấy Trịnh Bội Bội bị giẫm suýt chết tại chỗ, nàng lập tức đi tới ôm lấy Trịnh Bội Bội lo lắng hỏi:- Bội Bội, cô không có chuyện gì chứ?Thái Dịch Yên cùng Trịnh Bội Bội hai người tuy tính cách bất đồng, thế nhưng mà gia thế gần nhau, cả hai từ nhỏ là bạn khuê mật, song phương thập phần thân mật.

Nàng nhìn thấy Trịnh Bội Bội bị thương nặng thì thật tình lo lắng hỏi.Trịnh Bội Bộio ra máu, trên gương mặt em bé hiện ra thần sắc sợ hãi, truy ệ n đ.ượ c co,p-y t,ạ i k k,t ruye,n .c-o,m nàng cầm chặt bàn tay nhỏ bé của Thái Dịch Yên và khóc lên:- Dịch Yên, tôi sắp chết, tôi không muốn chết.Thân thể của Trịnh Bội Bội bị mười mấy người giấm đạp đã bị thương nặng, nếu như không kịp thời cứu chữa thì chỉ có một con đường chết.Thái Dịch Yên dùng ánh mắt dễ thương rưng rưng nói ra:- Bội Bội, chịu đựng, cô sẽ không có việc gì, chờ bác sỹ tới sẽ tốt thôi.- Thoa ngoài da, uống thuốc vào trong bụng, mỗi thứ một bao, sau đó vịn nàng đi theo sau lưng của tôi.Thời điểm Thái Dịch Yên cùng Trịnh Bội Bội hai nữ khóc thành một đoàn, Nhạc Trọng ném hai bao cỏ cứu mạng được nghiền nát ném vào trong tay của Thái Dịch Yên.Thái Dịch Yên nhận lấy hai bao thuốc nhỏ mà Nhạc Trọng quăng ra và nhìn hắn một cái, không chần chờ chút nào xé bao gói ra, đem thuốc bên trong đổ vào miệng của Trịnh Bội Bội.Cỏ cứu mạng có hiệu quả thập phần thần kỳ, Trịnh Bội Bội nuốt vào một bao cỏ cứu mạng, gương mặt tái nhợt rốt cuộc có chút huyết săc, ho ra máu cũng dừng lại.- Thuốc thần kỳ a, trên người anh ta có bao nhiêu bí mật đây?Thái Dịch Yên nhìn qua Trịnh Bội Bội thoáng cái đã khôi phục lại, trong nội tâm nàng hơi chấn động, sau đó cắn răng ôm lấy Trịnh Bội Bội đi theo sau lưng của Nhạc Trọng.Đúng lúc này Chu Diễm Tuyết đi đến bên người Thái Dịch Yên và mỉm cười nói ra:- Tôi đi tới giúp cô!- Cảm ơn cô Diễm Tuyết tỷ!Thái Dịch Yên thoáng cái tràn ngập hảo cảm với Chu Diễm Tuyết, nàng một người ôm Trịnh Bội Bội đúng là quá cố sức, có người hỗ trợ thì không gì tốt hơn.Ôn Bội San thì theo thật sát sau lưng của Nhạc Trọng.

Vừa rồi nàng thực sợ hãi cực điểm, hơn nữa Thái Dịch Yên, Trịnh Bội Bội tuy là khuê mật của nàng, nhưng mà quan hệ song phương chỉ là bạn tốt bình thường.

Trong lúc nguy cấp thì nàng lựa chọn đứng bên người của Nhạc Trọng, như vậy có thể làm cho nàng có cảm giác an toàn.Trong đại sảnh yến hội loạn thành một bầy, nhưng mà chiến sĩ đặc chiến doanh của Nhạc Trọng lại phân thành tiểu tổ bốn người, trợ giúp lẫn nhau, sử dụng năng lực của mình đánh chết Ám Nha.Có một nửa chiến sĩ đặc chiến doanh ra tay, còn có một bộ phận khác thì đứng yên bất động, vô cùng cảnh giác nhìn qua chung quanh.

Bọn họ ở thành phố SY có nhiều địch nhân hơn bằng hữu, bọn họ tự nhiên phải bảo tồn thực lực ứng phó tình huống khẩn cấp.Mặc dù có một nửa đặc chiến doanh ra tay, nhưng mà đám Ám Nha vẫn không ngăn cản được công kích của bọn họ, nhao nhao chết đi.Những người trong yến hội nhìn thấy chiến sĩ đặc chiến doanh ra tay, nhao nhao di động qua hướng bên này, trốn ở sau lưng những người mà không lâu trước bị bọn họ chửi là man rợ, hai lúa.Nhạc Trọng giống như tảng đá ngầm kiên cố nhất, thời điểm Ám Nha dốc sức liều mạng bay về phía hắn, chỉ thấy ánh đao lóe lên, những con Ám Nha kia trực tiếp chém thành hai đoạn.Đao pháp của Nhạc Trọng mặc dù không có danh sư chỉ điểm, nhưng mà trải qua rèn luyện trong chiến đấu đã thập phần bá đạo.

Đao pháp của hắn vừa nhanh vừa chuẩn, dùng nhanh nhẹn gấp tám lần người bình thường của hắn, trong một giây ngắn ngủi có thể bổ ra ba đao, nhanh nhất hết mức thì bổ ra năm đao.

Chút ít Ám Nha vừa mới tới gần hắn đã bị chém thành hai đoạn.Kỷ Thanh Vũ thì đứng bên người của Nhạc Trọng, kiếm pháp của nàng so với Nhạc Trọng còn cao minh hơn, mỗi ra một kiếm đều là sát chiêu, không có lãng phí nửa điểm khí lực, từng con Ám Nha vừa mới bay đến bên người nàng, mi tâm bị một kiếm chém trúng và rơi xuống.Diêu Diêu là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn cho nên phát huy ưu thế của mình, thân hình không ngừng chớp động, chém giết tất cả Ám Nha.Dùng chiến sĩ đặc chiến doanh của Nhạc Trọng cầm đầu không ngừng chiến đấu như vậy, trong đại sảnh yến hội trong một thời gian ngắn cũng không có thương vong gì.

Nhưng mà Nhạc Trọng dù sao cũng ít người, mà Ám Nha cơ hồ vô cùng vô tận, không ngừng có Ám Nha từ bên ngoài cửa sổ thủy tinh lao vào trong, gia nhập vây công đám người Nhạc Trọng đang chiến đấu.

Tiếp tục như vậy, Nhạc Trọng cũng không thể ngăn cản được.Trong đại sảnh yến hội này đều là đám thượng lưu của thành phố SY, sắc mặt của bọn họ tái nhợt nhìn chằm chằm vào đám Ám Nha này, trong nội tâm tràn ngập khiếp đảm cùng sợ hãi.

Bọn họ cũng không biết chiến sĩ đặc chiến doanh của Nhạc Trọng không có khả năng bảo trì trạng thái hung mãnh như thế này bao lâu, nếu như đặc chiên doanh của Nhạc Trọng vừa bại, bọn họ phải chết dưới công kích quần công của Ám Nha.Kịch chiến tiếp tục chừng năm phút sau thì bên ngoài rốt cục truyền đến âm thanh súng nổ dày đặc.

Chương 299: Chu Diễm Tuyết thổ lộ. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Viện quân tới, chúng ta được cứu rồi.- Là viện quân, quá tốt!"..."

Nghe được âm thanh súng ống vang lên dày đặc, đám người thượng lưu của thành phố SY vô cùng hưng phấn kêu lên.

Chỉ cần viện quân vừa đến thì tính mạng của bọn họ sẽ được cam đoan.Biệt thự này chính là chỗ ở của nhân vật số hai Ôn Báo Quốc của thành phố SY, phòng vệ tự nhiên sâm nghiêm, chẳng những có cao thủ mà Ôn Báo Quốc mời chào, càng có một đại đội đặc công hai trăm người đóng giữ.Lúc này sở dĩ xuất hiện chậm như vậy là do đám cao thủ đã bảo hộ Ôn Báo Quốc rời đi, mà đặc công ở bên ngoài cũng bị Ám Nha tập kích, bọn họ lúc này mới tới chậm như vậy.Đại đội đặc công trong tay của Ôn Báo Quốc co trang bị tốt và thập phần cường hoành, trong tay của người nào cũng có súng tiểu liên tiên tiến nhất, bọn họ vừa gia nhập chiến đấu, dưới làn mưa kim loại dày đặc như vậy, đam Ám Nha trên bầu trời rơi xuống như mưa.Những con Ám Nha biến dị này tôc độ cực nhanh, lực công kích cao nhưng mà phòng ngự vô cùng yếu ớt.

Chỉ cần bị trúng một viên đạn vào người thường thường sẽ mất đi sức chiến đấu, bởi vậy căn bản không ngăn được đại đội đặc công tấn công.Sau khi bỏ lại chừng hai ngàn con thì đám Ám Nha bầy rốt cục không ngăn cản nổi đại đội đặc công công kích, lúc này lập tức bỏ chạy.- San San, con không sao chứ?Ám Nha vừa lui, Ôn Báo Quốc được bảy tên cao thủ bảo hộ đi vào trong đại sảnh yến hội, hắn trước tiên tìm kiếm con gái bảo bối của mình.Ôn Bội San vẻ mặt nghĩ mà sợ nói ra:- Cha, con không sao, là Nhạc Trọng cứu con, nếu không có Nhạc Trọng chỉ sợ con đã chết rồi!Ôn Báo Quốc nhìn thấy Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng khẽ gật đầu nói:- Nhạc Trọng lúc này cảm tạ anh cứu con gái của tôi!Nhạc Trọng biết rõ hắn đã đạt được hảo cảm của một cự đầu chính phủ thành phố SY.

Tuy thời điểm liên quan tới lợi ích cực lớn thì chút hảo cảm này không dùng làm gì, nhưng mà có hảo cảm của Ôn Báo Quốc thì hắn ở thành phố SY hành động cũng tiện hơn thật nhiều.Nhạc Trọng mỉm cười, khách sáo nói ra:- Không cần khách khí, đây là chuyện tôi nên làm!Nhạc Trọng cũng không thèm quan tâm vì cứu Ôn Bội San, nhưng mà hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ đắc tội người khác, cự tuyệt hảo ý của người ta.- Em cảm ơn Nhạc Trọng, cám ơn anh cứu em, ngày mai em sẽ tới tìm anh đi chơi, em rất quen thuộc thành phố SY đấy.Ôn Bội San đi tới bên người của Nhạc Trọng, nam nhân này không lâu trước đó trong mắt của nàng vô cùng chán ghét, bây giờ thì vô cùng đáng yêu, sau đó lập tức quay người rời đi.

Tuy nàng muốn ở lại chỗ này, nhưng mà quần lót ướt sũng lại nhắc nhở nàng và nàng cũng không muốn nhìn thấy cảnh máu me ở đây.Thái Dịch Yên mang theo làn gió thơm đi tới bên người của Nhạc Trọng và hôn hai cái lên hai má của Nhạc Trọng, mang theo nụ cười ngọt ngào nói.- Nhạc Trọng, em là Thái Dịch Yên, hai cái hôn này là cảm ơn anh đã cứu em và Bội Bội, từ hôm nay trở đi, em sẽ đi tới tìm anh chơi.Thái Dịch Yên nói xong lập tức quay người cùng với hai người hầu nâng Trịnh Bội Bội rời đi.Tô Thiên Dương mang theo hai tên thủ hộ vai hùng lưng gấu đi tới bên người Chu Diễm Tuyết, một bộ dáng thâm tình chân thành nói ra:- Diễm Tuyết, em không sao chứ?

Vừa mới nhìn rõ em gặp nạn, thật sự làm anh gấp muốn chết, trở về đi.Tô Thiên Dương biết rõ cử động vừa rồi của hắn làm tổn thương tâm tình của Chu Diễm Tuyết sâu sắc, hắn đã rất khó có được tâm của Chu Diễm Tuyết, hắn liền lui mà cầu tiếp theo.

Dùng nhân phẩm và mỹ mạo của Chu Diễm Tuyết thì hắn thu nàng làm người của mình là chuyện rất có mặt mũi.

Hai tên vai hùm lưng gấu này là đòn sát thủ của Tô Thiên Dương, hắn hôm nay xem như muốn cường đoạt Chu Diễm Tuyết vào tay.Chu Diễm Tuyết nhìn qua gương mặt trẻ tuổi anh tuấn của Tô Thiên Dương, một chút hảo cảm trước kia đã biến mất, chỉ còn lại có chán ghét nồng đậm.

Chỉ cảm thấy nam nhân trước mặt là kẻ dối trá ngoan độc và không có tình cảm, tên này còn chán ghét hơn cả mấy lão đầu háo sắc lúc trước.Chu Diễm Tuyết bước đi tới bên người của Nhạc Trọng và vô cùng nghiêm nghị nhìn qua nam nhân này, nói:- Nhạc Trọng, em thích anh, hy vọng em có thể trở thành bạn gái của anh!- Chu Diễm Tuyết, Chu Diễm Tuyết vậy mà chủ động theo đuổi nam nhân!

- Nhạc Trọng diễm phú thật sâu a!- Thật to gan, vậy mà dám thổ lộ trước mặt của mọi người, Chu Diễm Tuyết đúng là lớn mật.- Quá d o-wn lo.ad, P,R C mới- n h ấ t tại k kt.ru.y e n..com lãng mạn, đúng là quá lãng mạn!"..."

Nhìn thấy Chu Diễm Tuyết chủ động nhìn qua Nhạc Trọng thổ lộ, cả đại sảnh yến hội oanh động.

Chu Diễm Tuyết trước tận thế là đại minh tinh đỉnh cấp.

Sau tận thế đám cao tầng thành phố SY cũng bảo trì phong phạm cao nhân, có rất nhiều người hâm mô, là nữ thần trong suy nghĩ của nam nhân.

Nhưng mà mỹ nữ như vậy lại chủ động thổ lộ với Nhạc Trọng, thật sự làm mọi người chấn động.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Chu Diễm Tuyết vô cùng lớn mật thổ lộ trước mặt của mọi người, hơi sững sờ, trong mắt hiện ra thần sắc phức tạp.Đồng Hiểu Vân nhìn qua đại minh tinh Chu Diễm Tuyết xinh đẹp tuyệt luân, trong mắt hiện ra hào quang khác thường.- Chẳng lẽ mình sau này phải chung chồng với đại minh tinh banlong.us sao?Trong đại sảnh yến hội có vô số nam nhân hâm mộ, ghen ghét nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng như cương đao bén nhọn.

Nếu như ánh mắt có thể giết người thì Nhạc Trọng đã sớm bị giết không biết bao nhiêu lần rồi.Trong ánh mắt hâm mộ của mọi người thì người trong cuộc Nhạc Trọng lại nhướng mày, hắn cũng không tin được Chu Diễm Tuyết lại ở trước mặt mọi người thổ lộ như thế này.Tô Thiên Dương nhìn thấy nữ nhân mà mình đau khổ truy cầu lại ở trước mặt mọi người thổ lộ với nam nhân khác, chuyện này không khác gì cái bạt tai mạnh mẽ quất thẳng vào mặt của hắn.Tô Thiên Dương xanh mặt tiến lên một bước, lạnh lùng nói:- Diễm Tuyết, có phải em bị bệnh đúng không, anh đưa em về dưỡng bệnh nhé?

Mau mang Diễm Tuyết tiểu thư về, nàng mệt mỏiSau khi nghe lệnh của Tô Thiên Dương thì hai tên cao thủ quân đội vai hùm lưng gấu sau lưng bước lên đi qua phía Chu Diễm Tuyết.

Hắn là quyết tâm muốn cường đoạt rồi.Gương mặt của Chu Diễm Tuyết đại biến, đi lên phía trước vài bước, giống như làn gió thơm nói nhỏ bên tai của Nhạc Trọng:- Tôi biết rõ phân bố thế lực của thành phố SY rõ như lòng bàn tay, chỉ cần ngài che chở tôi, tôi nguyện ý nói rõ toàn bộ cho ngài, hơn nữa còn làm nữ nhân của ngài.Trong tận thế này, trừ một ít nữ cường nhân cực kỳ xuất sắc ra, nữ nhân còn lại không có bối cảnh phải phụ thuộc vào cường giả.

Chu Diễm Tuyết gia tộc sau tận thế không có tin tức nào cả, sở dĩ nàng không có bị người ta thu làm tư sủng, đó là bản thân của nàng bị các đại nhân vật của thành phố SY ngấp nghé và kiềm chế lẫn nhau.

Hiện tại Tô Thiên Dương nói rõ không tiếc đắc tội mấy tên đại nhân vật này mà thu nàng vào phòng, nàng cũng chỉ có Nhạc Trọng có thể dựa vào.

Chương 300: Tình báoChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nghe được mùi thơm trên người của Chu Diễm Tuyết và nghe được lời của nàng nói, trong nội tâm khẽ động, phất phất tay, hai tên đội viên đi lên ngăn cản hai tên cao thủ quân đội.Hai tên cao thủ quân đội nhìn thấy hai tên chiến sĩ đặc chiến doanh bước lên thì trong mắt hiện ra thần sắc ngưng trọng, bọn họ có thể cảm thấy được sát khí đậm đặc trên người của đối phương, đây tuyệt đối là nhân vật thấy máu và giết không ít người mới co được.Tô Thiên Dương nhìn thấy hai tên đội viên đặc chiến doanh của Nhạc Trọng bước lên, sắc mặt trở nên càng khó coi, hắn thập phần lý trí ra lệnh:- Trương Lai, Ngưu Tiến lui lại!Tô Thiên Dương mặc dù có lòng tin với cao thủ dưới trướng của mình.

Nhưng mà cao thủ bên phía Nhạc Trọng quá nhiều, tùy tiện động thủ thì chỉ có hắn ăn thiệt thòi lớn mà thôi.Tô Thiên Dương xanh mặt, mỗi chữ nói ra lời uy hiếp :- Nhạc Trọng, Chu Diễm Tuyết là bạn gái của tôi, chẳng lẽ anh muốn hoành đao đoạt ái sao?

Nếu như anh mang nàng trả lại cho tôi, giữa chúng ta có thể kết giao bằng hữu.

Trong thành phố SY này làm bằng hữu của Tô Thiên Dương tôi có được vô số chỗ tốt, nếu làm địch nhân của tôi chỉ có bốc hỏi khỏi nhân gian mà thôi.Nhạc Trọng khinh miệt nhìn qua Tô Thiên Dương, thò tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của Chu Diễm Tuyết và cười nhạt một tiếng nói ra:- Diễm Tuyết, thằng này là bạn trai của em sao? (Xưng hô không loạn đâu nhé, tùy ngữ cảnh mà chuyển biến, không nên thắc mắc khi xưng cô khi xưng em)- Không phải, anh ta chỉ là người theo đuổi em mà thôi.

Chỉ có em không có vừa ý anh ta, đó là do anh ta tự tác đa tình mà thôi!Chu Diễm Tuyết nhìn qua Nhạc Trọng cười nói tự nhiên, lời lẽ như đao nhọn đâm vào ngực của Tô Thiên Dương.Chu Diễm Tuyết chính là người khéo léo, nhưng mà nàng biết rât rõ ràng phải chặt đứt toàn bộ liên hệ với Tô Thiên Dương ngay, toàn tâm đầu nhập Nhạc Trọng ôm ấp thì nàng lúc này mới được coi trọng hơn.

Về phần đắc tội Tô gia đầy quyền thế trong thành phố SY này nàng cũng không quan tâm nhiều nữa.- Hảo hảo hảo, Nhạc Trọng, chuyện nhục nhã hôm nay ngày khác sẽ hồi báo!Sắc mặt Tô Thiên Dương cực kỳ khó coi, ánh mắt của hắn giống như rắn độc nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng cùng Chu Diễm Tuyết, quay người mang theo hai tên bộ hạ rời đi.Ôn Báo Quốc đi tới bên người của Nhạc Trọng và đề điểm một câu.- Nhạc Trọng, Tô Thiên Dương là người có thù tất báo, anh phải cẩn thận thằng này.Tô Thiên Dương vừa rồi cơ hồ muốn ở trước mặt của Ôn Báo Quốc cưỡng ép bắt Chu Diễm Tuyết đi, làm cho Ôn Báo Quốc thập phần phẫn nộ.

Nếu không phải có Nhạc Trọng ở đây, hắn vô cùng tức giận.

Chu Diễm Tuyết là người của hắn, Tô Thiên Dương nếu lặng lẽ bắt nàng đi thì Ôn Báo Quốc còn có thể cho rằng nhìn không thấy.

Nhưng mà ở trước mặt của nhiều người như vậy bắt nàng đi thì chính là công nhiên quét sạch mặt mũi của Ôn Báo Quốc, cho dù Nhạc Trọng không ra tay, Ôn Báo Quốc cũng sẽ ra mặt phát sinh xung đột với Tô Thiên Dương.Nhạc Trọng khẽ cười nói:- Tôi biết rõ, Ôn thị trưởng.Trong biệt thự, khắp nơi đều là thi thể của Ám Nha cùng nhân loại, nam nữ trong yến hội nhanh chóng rời đi, cả yến hội này cứ vậy mà giải tán.Trong phòng ngủ của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng ngồi ở trên mặt giường lớn, đại minh tinh Chu Diễm Tuyết ngồi chồm hỗm bên cạnh hắn, cẩn thận từng li từng tí bóp chân cho hắnNhạc Trọng nhìn qua đại minh tinh Chu Diễm Tuyết xinh đẹp tuyệt luân và phất tay bảo nàng dừng, nói:- Nói đi, đem những chuyện cô biết nói cho tôi nghe.

Nếu như tình báo mà cô nói có đầy đủ giá trị, tôi có thể che chở cho cô không bị bất cứ kẻ nào xâm phạm tới.Tình báo chính là thứ thập phần trọng yếu.

Trong tận thế này tình báo có giá trị cực kỳ quan trọng.

Một tin tình báo có giá trị sánh ngang với mười xem o,n l-ine t,ạ i, kk,t,r uyen .c-om vạn hùng binh.Nhạc Trọng đối với tình huống trong thành phố SY không hiểu nhiều lắm, có người đem nội tình của thành phố SY nói cho hắn biết, hắn tự nhiên sẽ che chở người nọ.

Hơn nữa Tô Thiên Dương có địch ý với hắn rất sâu, hắn sẽ không quan tâm mình sẽ tát vào mặt Tô Thiên Dương mấy cái.Chu Diễm Tuyết nhìn qua Nhạc Trọng vũ mị cười nói:- Tôi không cần tự do, tôi chỉ cần làm nữ nhân của anh, không bị anh vứt bỏ là được, tôi sẽ là cô vợ nhỏ trung thành nhất của anh.Chu Diễm Tuyết không giống như Ôn Bội San có người cha cường thế bảo hộ, mỹ mạo của nàng chỉ có thể phụ thuộc vào một cường giả.

Nàng lựa chọn phụ thuộc vào cường giả là Nhạc Trọng.Chu Diễm Tuyết nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, sau đó bắt đầu đem tin tức mà nàng biết rõ nói cho Nhạc Trọng.Chu Diễm Tuyết là người bát diện lung linh, thường xuyên trà trộn vào trong các tiệc rượu của thành phố SY, có rất nhiều người hâm mộ và bạn khuê mật, lại có vô số nam tử trẻ tuổi tuấn ngạn thể hiện bản lĩnh trước mặt của nàng.Thông qua Chu Diễm Tuyết giảng thuật, Nhạc Trọng hiểu rất rõ nội tình của thành phố SY và vì cái gì Tô Thiên Dương căm thù hắn như vậy.Chính phủ thành phố SY chia ra làm hai hệ thống do hai cự đầu là Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức.

Hai người đều là người vô cùng có năng lực, bọn họ chưởng khống thế lực rất mạnh, trong hệ thống chính phủ trừ hai phe của bọn họ ra thì không có phe thứ ba nào tồn tại được.Mà thành phố SY có thế lực mạnh nhất lại ngư long hỗn tạp, thế lực san sát như rừng.

Quân đội của thành phố SY tổng cộng có một sư đoàn ba ngàn người làm hạch tâm.

Thành phố SY trước thế giới biến dị chỉ có một sư, sau khi thế giới biến dị do đã diễn tập quân sự cho nên có thêm một sư đoàn tới đây diễn tập, lại ghép với sư đoàn này mà thành hai sư đoàn.Thời điểm thế giới biến dị, hai sư đoàn chiến đấu và biến thành tang thi nên tổn thất thảm trọng, cũng chỉ còn hơn hai doanh tồn tại mà thôi.

Cao tầng cao cấp nhất của hai bên đã tử nạn, sĩ quan cao nhất của hai bên chỉ là trung tá.

Mà quân đội hai phe chia làm năm thế lực, năm thế lực này nắm giữ một phần quân đội, sau tận thế không ngừng chiến đấu, năm đội ngũ này không ngừng khếch trương, liền hình thành cục diện năm cự đầu quân đội của thành phố Lũng Hãi hiện tại.Mà năm cự đầu quân đội của thành phố Lũng Hãi phân biệt là Tô Đông Minh, Trầm Hoành Dương, La Điền Dực, Tiễn Vệ Dân, Liễu Hồi Phong.

Năm cự đầu này trên cơ bản đều nắm giữ một hai quân đoàn, đương nhiên thực lực của năm cự đầucó mạnh có yếu, trong đó Tô Đông Minh nắm giữ bộ đội mạnh nhất, bởi vậy hắn trở thành sư trưởng quân đội trên danh nghĩa của thành phố Lũng Hãi.

Trừ phi là đại sự cộng đồng chiến đấu, nếu không hắn không có quyền điều động mọi người, muốn điều động phải được sự cho phép của người khác mới được.Phe phái trong quân đội thành phố Lũng Hãi mọc lên san sát như rừng, đối với Nhạc Trọng cũng chỉ đau đầu mà không có ý kiến.

Tô Đông Minh, La Điền Dực hai cự đầu muốn mau chóng xuất quân tiêu diệt Nhạc Trọng, tiếp nhận tất cả của Nhạc Trọng.
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 4


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Chương 301: Bành Minh Đức. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrầm Hoành Dương, Tiễn Vệ Dân thì chủ trương chiêu an Nhạc Trọng, nếu như chiêu an không thành thì cũng có thể tạm thời kết minh, dù sao diệt Nhạc Trọng thì tổn thất của bọn họ không nhỏ.

Liễu Hồi Phong không tỏ thái độ, bảo trì trung lập.Chính là thái độ của Tô Đông Minh cho nên Tô Thiên Dương mới có thể nói năng lỗ mãng với Nhạc Trọng như vậy, ngang ngược không có đem Nhạc Trọng đặt vào trong mắt.Những chuyện nội tình của thành phố SY, Lữ Trữ tự nhiên sẽ không nói cho Nhạc Trọng.

Về phần người sống sót bình thường thì bọn họ căn bản không biết rõ tình báo này.

Cũng chỉ có Chu Diễm Tuyết là đại minh tinh thường xuyên tiếp xúc với cao tầng của thành phố mới nắm rõ được mà thôi.- Thì ra là thế!Nhạc Trọng nghe Chu Diễm Tuyết giảng thuật, rốt cục hiểu được tại sao Trầm Tuyết chịu thua hắn.Quân đội thành phố SY trước tận thế có hạch tâm là ba ngàn người, thu phục thành phố SY có hai trăm người chết trận.

Hiện tại quân đội thoáng một cái trở thành sáu ngàn người tạo thành một sư đoàn lớn, bên trong tràn ngập tân binh.

Quân đội biên chế chính thức của thành phố SY có thể liều mạnh đánh nhau chỉ có mấy doanh, một khi liều mạng chết sạch trong tay Nhạc Trọng thì bọn họ tổn thất thảm trọng.Ngày đó Trầm Tuyết mang một doanh tới tấn công Nhạc Trọng chính là doanh của Trầm Hoành Dương.

Mà doanh này bị Nhạc Trọng toàn diệt, thực lực của Trầm Hoành Dương giảm hơn một nửa.

Chính là vì như thế, Trầm Tuyết mới có thể thỏa hiệp với Nhạc Trọng, không có cường công huyện Trữ Quang.Nghe được tình báo của Chu Diễm Tuyết, Nhạc Trọng càng nắm giữ một ít tình huống cuối cùng của thành phố SY, không hề không biết gì về thành phố SY như lúc trước cả.- Đáng chết, đáng chết, Nhạc Trọng mày đáng chết!Trên gương mặt tuấn mỹ của Tô Thiên Dương hiện ra vẻ mặt dữ tợn, tiện tay ném đồ cổ vỡ nát.Một mỹ nữ xinh đẹp toàn thân xích lõa quỳ trước người của Tô Thiên Dương, thân thể mềm mại run rẩy, trong lòng sợ hãi sẽ thừa nhận lửa giận của Tô Thiên Dương.- Tô Thần, trong vòng ba ngày tôi muốn anh mang đầu của Nhạc Trọng trở về.Tô Thiên Dương đạp nát đồ cổ trên đất, đem tà hỏa trong lòng phát tiết xong, nhìn qua một nam tử tráng niên sắc mặt ngâm đen và bàn tay chai sần nói ra.- Vâng, thiếu gia!Tô Thần vẻ mặt hờ hững, nhàn nhạt đáp.

Hắn là lão bộc của Tô gia, trước tận thế được Tô Đông Minh cứu một mạng, hắn liền đem mạng bán cho Tô gia.Tô Thần lạnh lùng nhìn qua bốn nữ nhân quỳ trước người của Tô Thiên Dương và lạnh như băng nói ra:- Thiếu gia, những nữ nhân này xử trí như thế nào?Tô Thiên Dương nhìn qua bốn nữ nhân xinh đẹp này và khẽ chau mày, hắn vừa rồi dưới cơn thịnh nộ lại ở trước mặt của bốn nữ nhân này ra lệnh cho Tô Thần ám sát Nhạc Trọng, nếu như truyền đi chỉ sợ hắn trốn không thoát.

Nhưng mà bốn mỹ nhân này trong trăm chọn ra một, có người phục thị hắn thập phần thỏa đáng, trong khoảng thời gian ngắn chữ giết không thể nói ra khỏi miệng.Một mỹ phụ dáng điệu mê người nhìn qua Tô Thiên Dương cầu khẩn.- Tô thiếu đứng giết tôi, tôi cái gì cũng nguyện ý làm cho ngài.- Đừng giết tôi!"..."

Ba nữ nhân còn lại không ngừng cầu xin tha thứ, các nàng ôm lấy đùi của Tô Thiên Dương, dùng thân thể của mình ma sát vào đùi của hắn để cầu xin.Những nữ nhân này làm vậy thì Tô Thiên Dương càng đưa ra quyết định, hạ đạt mệnh lệnh tàn khốc.- Đều giết hết!

Ta không muốn chúng làm dơ bẩn nơi này.Những nữ nhân này phải trả giá bằng tính mạng cho sai lầm của Tô Thiên Dương.Tô Thần im lặng, hắn như mũi tên một trảo bóp nát yết hầu của một mỹ nữ, đầu của nữ nhân này nghiêng qua một bên.

Hắn liền giết hai người nữa, lại tiến lên phía trước hung hăng một chưởng vỗ lên đầu của nữ nhân còn lại.Sau mấy hô hấp ngắn ngủi hắn tiêu diệt bốn nữ nhân, Tô Thần lặng lẽ kéo thi thể của bốn nữ nhân này ra khỏi phòng của Tô Thiên Dương gian.- Nhạc Trọng, đều là mày hại tao phải giết người!Tô Thiên Dương vẻ mặt dữ tợn đập nát năm món đồ cổ, hắn đem nguyên nhân cái chết của bốn nữ nhân kia quy lên người của Nhạc Trọng.Sáng sớm ngày thứ hai, sau khi ăn xong bữa sáng thì Vi Giác Quang lại lái chiếc Rolls-Royce cùng mỹ nữ Tiếu Thi Thi chạy đi chở Nhạc Trọng vào biệt thự của Bành Minh Đức.Bành Minh Đức tuổi chừng bốn mươi sáu, ngũ quan đoan chính, trên trán có khí thế uy nghiêm của thượng vị giả, tuy hắn đã trung niên nhưng không có tóc bạc, lộ ra nét trẻ tuổi.Vừa thấy mặt, Bành Minh Đức đã ngữ xuất kinh người.- Nhạc Trọng, anh có biết mình gặp đại họa hay không?Sắc mặt Nhạc Trọng không chút thay đổi lặng lẽ nói:- Không biết họa từ đâu đến?Bành Minh Đức bất động thanh sắc nói:- Quân đội đã quyết định phái ba binh đoàn ra thảo phạt anh.

Không phải đại họa lâm đầu thì là cái gì?Ba đoàn chính là ba ngàn người, thậm chí có thể là hơn bốn ngàn quân, quân đoàn lớn như thế đều là quân lính đã trải qua huấn luyện chính quy trước tận thế, có thể nghiền nát Nhạc Trọng.Nhưng mà trong miệng của Chu Diễm Tuyết biết được hư thật và thế lực phân phố của quân đội nên Nhạc Trọng tuyệt không sợ.

Quân đội hạch tâm chỉ còn lại một hai ngàn người, mở rộng trở thành sáu ngàn thì sức chiến đấu của quân đội đã hạ thấp trên phạm vi lớn.Bản thân Nhạc Trọng bảy doanh có tổng lực chừng hai ngàn người, chính thức chém giết trừ phi quân đội đặt toàn bộ tiền vốn lên, nếu không Nhạc Trọng cũng không phải không có hy vọng thắng lợi.Nhạc Trọng sát khí lẫm lẫm nhuệ khí mười phần nói ra:- Binh tới tướng đỡ, nước tới đất ngăn, quân đội lại muốn chiến thì phải xem ba doanh của bọn họ và ba doanh của tôi mạnh hay của họ mạnh, tôi đang mỏi mắt chờ xem đây.Con mắt Bành Minh Đức có chút nhíu lại, cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng một hồi và khẽ mỉm cười:- Quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, tôi đã bác bỏ đề nghị của quân đội.

Nhân số của nhân loại chúng ta bây giờ rất thưa thớt, không nên chém giết lẫn nhau.

Địch nhân lớn nhất của chúng ta bây giờ chính là tang thi, chỉ cần tiêu diệt tang thi thì nhân loại chúng ta lại là chủ nhân của địa cầu lần nữa.- Nhạc Trọng, lý tưởng của tôi là thành lập một nơi không có tang thi, mỗi người ngang hàng, công bình, công chính, công khai, không có áp bức, dân chủ, tự do, phú cường, mỗi người ngang hàng, không có bốc lột, anh nguyện ý giúp tôi chứ?Bành Minh Đức vẻ mặt nóng rực tràn đầy kích tình nói với Nhạc Trọng.Sinh viên trên thế giới đều là một đám nhiệt huyết, cũng là đối tượng dễ bị cổ động, đầu độc.

Bành Minh Đức muốn dùng lý tưởng thế giới đề mời chào Nhạc Trọng.Đây chính là cờ xí đại nghĩa.

Lúc trước có vô số người trẻ tuổi muốn bì tự lập, tự do, phú dow n l oad e b-ook -mớ,i n,h ất. .t ại- k k.t,ru yen .co m- cường, ngang hàng mà chém nhau vỡ đầu đấy.- Tôi mang tới năm ngàn tấn lương thực làm hạn ngạch, không biết ngài có định dùng cái gì trao đổi hay không?

Nếu như ngài không có hứng thú với lương thực mà tôi mang tới thì tôi sẽ rời đi.Nhạc Trọng nhìn Bành Minh Đức và thản nhiên nói.

Hắn đối với Bành Minh Đức thổi phồng lý tưởng tân thế giới không có bất kỳ hứng thú.

Chương 302: Bành Minh Đức. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comBản thân Bành Minh Đức thập phần có năng lực, nhưng mà giáo dục con lại không có biện pháp.

Con của hắn làm ra chuyện xấu đáng phải xử lý nhiều lần, nhưng mà cặn bã như vậy lại được Bành Minh Đức bảo hộ cho nên vẫn sinh long hoạt hổ.

Nhạc Trọng mà đồng ý lý tưởng và đại nghĩa của Bành Minh Đức nói mà bán mạng cho hắn thì đúng là bị lừa đá rồi.Nhạc Trọng tự nhận giác ngộ không cao, trước mắt cuộc sống gia đình của hắn trôi qua tạm ổn, là thủ lĩnh của hơn ba vạn người sống sót, một mệnh lệnh có thể làm cho vài trăm người rơi đầu.

Nếu hắn vì một lý tưởng hư vô mờ mịt mà đi làm chó cho người khác thì đúng là ngu hết chỗ nói.- Người trẻ tuổi xem ra không dễ lừa gạt như vậy!Bành Minh Đức bị Nhạc Trọng dùng sự thật phản bác, khẽ chau mày, cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng một hồi lâu.Bành Minh Đức nhanh chóng đem lý tưởng, đại nghĩa vứt qua một bên, thập phần cụ thể nói với Nhạc Trọng:- Đàm phán giao dịch cụ thể nên giao cho người dưới đi làm, tôi hy vọng sẽ có được danh ngạch một ngàn tấn lương thực.Lý tưởng, đại nghĩa những thứ này là doi Bành Minh Đức dùng để lừa dối người khác, không có cái gì bằng lý tưởng, đại nghĩa lừa dối người trẻ tuổi nhiệt huyết háo danh cả.

Trên thực tế thứ này không có chỗ dùng.

Lợi dụng lý tưởng, đại nghĩa nên Bành Minh Đức cũng mời chào được một chi thân vệ là thanh niên, nhân số cận vệ của Bành Minh Đức là hai trăm người, là những kẻ trung thành ủng hộ hắn, bọn họ vì lý tưởng mà bán mạng cho hắn.Nhạc Trọng mỉm cười khai ra điều kiện giống như đúc với Ôn Báo Quốc:- Tôi có thể tặng ngài một tấn lương thực làm biểu tượng hữu nghị của chúng ta.

Nhưng mà hạn ngạch lương thực thì vậy đi.Bành Minh Đức thập phần có phong độ nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Đã như vậy, tôi sẽ đem chiếc Rolls-Royce và hoa hậu giảng đường Tiếu Thi Thi tặng cho anh làm biểu tượng hữu nghị của chúng ta.

Hy vọng chúng ta có thể làm bằng hữu.Nhạc Trọng nhìn qua Bành Minh Đức mỉm cười nói:- Ân!

Hy vọng chúng ta là bằng hữu.Bản thân Bành Minh Đức là người có năng lực mười phần.

Nhạc Trọng cũng không sinh ra một tia hảo cảm với hắn.

Cha là anh hùng mà con lại là hỗn đản, phương diện giáo dục con của hắn quá kém, dạy dỗ ra một đứa con hỗn đản làm hắn mất điểm nghiêm trọng.Nhạc Trọng mang theo chiếc Rolls-Royce mà Bành Minh Đức đưa tặng cùng Tiếu Thi Thi quay trở lại biệt thụ của Ôn Báo Quốc, không lâu liền đón xe rời khỏi nơi này..Ở gần sông Tư, từng đám người sống sót tụ tập cùng một chỗ, tham lam nhìn qua hướng sông Tư, ở gần sông Tư bởi vì có nước sông tẩm bổ, chung quanh mọc ra nhiều rau dại, ở trong nước còn có tôm cá phong phú.Tuy ở bờ sông có tài nguyên lương thực phong phú, nhưng mà cực ít người nguyện ý tới đó tìm đồ ăn, chỉ có những người đói bụng chỉ còn bộ xương, nữ nhân xanh xao vàng vọt mới dám đi tới bờ sông tìm thức ăn, các nàng đã đói bụng sắp chết rồi, cho dù có nguy hiểm thì các nàng vẫn muốn ăn.

Bởi vì có chút đoàn thể bị thành phố SY khống chế, các nàng nếu không phải đi tìm rau dại thì có thể bị ăn tươi.Trương Hòa cẩn thận từng li từng tí chui ra khỏi nươc, trong tay của hắn là một đống sò, cá tươi tôm.

Hắn biết rõ nước ở nơi này cạn, hung thú trong nước ít qua lại nơi này.

Nhưng mà chuyện gì cũng không có tuyệt đối, một đồng bạn của hắn vài ngày trước bị một con hung thú cắn thành hai đoạn, máu tươi nhuộm đỏ cả khu vực nước cạn này.

Hắn tinh tường nhớ rõ thời điểm tên đồng bạn bị cắt thành hai đoạn vô cùng tuyệt vọng.

Đồng bạn này chỉ mới mười một tuổi, bản thân của hắn cũng chỉ mười hai tuổi mà thôi.Trương Hòa nhìn qua mười tôm cá tươi trong tay thì thở dài, hơn mười tôm cá tươi này có thể đổi một cân bột ngô, hắn và em trai, em gái của hắn có thể được cháo ngô nô bụng rồi.Trương Hòa đưa mắt nhìn quanh, hắn cất số tôm cá này vào cái hộp nhựa, sau đó giấu vào trong quần áo của hắn.

Hắn cầm sò oc bỏ vào trong hộp nhựa, lại hái vài cọng rau dại ở gần đó, lúc này mới đi ra bên ngoài.- Mày tới đây nộp thuế!Một tên nam tử trung niên nhìn thấy Trương Hòa từ bờ sông đi tới thì nghiêm sắc mặt nói.Bên cạnh tên trung niên mặc đồng phục này có bảy tám tráng hán vờn quanh.

Mỗi người kiếm ăn ở bờ sông phải nộp thuế cho bọn chúng, nếu không người sống sót sẽ bị quyền đấm cước đá, nếu như bị đánh chết thì trực tiếp ném vào trong sông cho đám hung thú ăn.

Sáu nữ nhân mặt vàng vọt bất đắc dĩ nộp số rau dại của mình có được ra cho tên mặc đồng phục, bị những tên nhân viên này bóc lột một lần, các nàng còn phải nộp phí bảo kê ngầm.

Thế lực lại bóc lột một lần.Trương Hòa chết lặng đi qua, đem sò óc hỗn hợp đưa ra ngoài, rau dại đưa cho tên thuế vụ.- Những người này có thể đi!Tên thuế vụ quét đám sò óc rau dại cho vào một cái gương, sau đó đem số sò óc rau dại còn thừa ném vào trong hộp của Trương Hòa.Trương Hòa tiếp nhận cái hộp và rời đi.- Chờ một chút!Đột nhiên tên thuế vụ nghĩ tới cái gì đó, lúc này bắt được Trương Hòa, và ra lệnh cho bảy tám tên tráng hán:- Đè nó xuống!Thời điểm Trương Hòa giãy dụa thì tên thuế vụ lúc này đi lên, hắn lục lọi trong thân thể nhỏ gầy này một hồi, lại lấy ra cái bọc bự có hơn mười con cá tôm tươi:- Xú tiểu tử muốn qua mắt của lão tử, mày còn non lắm.

Bởi vì mày có ý định trốn thuế cho nên những cá tôm này sung công.- Trả lại cá tôm cho tôi!Trương Hòa hai mắt đỏ thẫm lớn tiếng giãy dụa rít gào.

Những cá tôm này là mấu chốt giúp cả nhà của hắn sống qua vài ngày, nếu như không có cá tôm này thì cả nhà của hắn sẽ chết đói cả.- Mày đừng có được cho mặt mà không biết xấu hổ!Sắc mặt tên thuế vụ trầm xuống, phất phất tay, bảy tên đại hán quyền đấm cước đá Trương Hòa một hồi.Trương Hòa chẳng qua là tiểu hài tử mà thôi, bị quyền đấm cước đá như vậy bị tổn thương không đứng lên được, sau đó ném vào trong một góc.- Ai dám trốn thuế lậu thuế chính là kết cục này!Âm thanh của d ow.nl-oa d -eboo k m.ới -n h ấ t ,tạ-i kktru y en.c om- tên thuế vụ băng lãnh nhìn chằm chằm vào đám nữ nhân xanh xao vàng vọt kia.

Hắn phải dùng máu và sự thật để chấn nhiếp đám người dám trốn thuế, như vậy công tác của hắn mới tiến hành thuận lợi được.Những người đang nộp thuế thấy một màn này cũng không có gì, loại chuyện này gặp nhiều thành quen, đã chết lặng rồi.- Tại sao các người lại ngược đãi trẻ em như vậy?Đúng lúc này ở bên kia truyền ra âm thanh tức giận.Tên thuế vụ nhìn qua nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy vài nam nữ trẻ tuổi ăn mặc sạch sẽ, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt xem xét cũng không phải người sống sót bình thường đi tới nơi này.Người mở miệng trách cứ tên thuế vụ mặc áo đỏ, lộ ra vẻ thanh thuần gợi cảm, chính là Ôn Bội San.Tên thuế vụ tham lam nhìn qua Ôn Bội San, trong tận thế rất nhiều nữ nhân không có dinh dưỡng cho nên xanh xao vàng vọt và gầy yếu, mà Ôn Bội San làn da trắng nõn, sắc mặt hồng nhuận phơn phớt xinh đẹp thanh thuần như vậy không nhiều lắm.

Chương 303: Trương HòaChỉnh sửa : kktruyen.comTên thuế vụ nhìn qua Ôn Bội San không vội không chậm nói ra:- Tôi dựa vào điều lệ thuế vụ quy định mà làm việc, tiểu thư có cái gì không phục có thể đi báo cáo với cấp trên của tôi.Tuy tên thuế vụ này cũng có bối cảnh, nhưng mà hắn nhìn qua là biết Ôn Bội San có đại bối cảnh, đối nghịch với nàng là không tốt.- Anh là hỗn đản!Ôn Bội San có chút kích động mắng một câu.

Nhưng mà gia giáo nhà nàng thật tốt, tính cách thuần lương, ngay cả ỷ thế hiếp người cũng không có, chỉ có thể mắng được một câu hỗn đản mà thôi.Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này, lông mày cũng có chút nhíu một cái.

Tên thuế vụ này đúng là hỗn đản.

Nhưng mà bây giờ là tận thế, nếu thuế vụ không hung dữ một chút là không thu được thuế.- Nhạc Trọng, anh giúp tối giáo huấn tên hỗn đản này đi!Ôn Bội San nghĩ tới nghĩ lui không biết nên giáo huấn tên thuế vụ này cho nên nhìn qua Nhạc Trọng cầu cứu.Nhạc Trọng nghe vậy đi nhanh vài bước, hắn cũng thập phần không quen nhìn hành vi của tên thuế vụ này.Tên thuế vụ nhìn qua Nhạc Trọng đi tới, cảnh giác nói:- Anh muốn làm gì?

Tôi chỉ làm việc theo quy định!Bảy tên đại hán nhìn qua Nhạc Trọng vây tới, nhìn chằm chằm trừng mắt Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua tên thuế vụ:- Anh thu thuế vượt qua 50%.

Tôi chưa từng thấy quy định nào lại thu cao như vậy cả, hay là không muốn nhìn thấy mặt trời ngày mai?Cao tầng thành phố SY tuyệt đối sẽ không ngu xuẩn thu thuế 50% cao như vậy.

Nhưng mà trên có chính sách, dưới có đối sách, chính sách ở trên xuống đã bị biến dị rồi.

Trên thực tế thành phố SY thu thuế với người ngắt rau dại, bắt cá sống sót chỉ thu 20% mà thôi, nhưng mà tên thu thuế này lại thu 50%, 30% đã lọt vào túi của hắn.Tên thuế vụ này cũng lộ ra hậu trường của hắn, trừng mắt nhìn Nhạc Trọng nói:- Tôi là Trương Học Danh.

Biểu ca của tôi là phó cục trưởng cục thế Vệ Thông, anh là người nào?Cục thuế cho dù trước hay sau tận thế chính là cơ quan quyền lực mười phần.

Đặc biệt là sau tận thế, đây quả thật là công việc béo bở, Vệ Thông có thể trở thành phó cục trưởng của thành phố SY thì nhân mạch phải rất rộng.

Trương Học Danh hy vọng Nhạc Trọng biết khó mà lui, không dây dưa chuyện này.Nhạc Trọng trực tiếp nói ra thân phận của Ôn Bội San:- Chính anh nên tự vả miệng mình nếu như muốn thấy mặt trời ngày mai.

Nàng là con gái Ôn thị trưởng Ôn Bội San.Sắc mặt Trương Học Danh tái lại, Ôn Báo Quốc chính là một trong hai cự đầu khống chế hệ thống chính phủ trong thành phố SY, trở tay là có thể nghiền chết Vệ Thông, Trương Học Danh là tiểu nhân vật.

Đây chính là tận thế mạng người tiện như kiến, Trương Học Danh hắn chẳng qua chỉ là tiểu nhân vật, cho dù ngày mai biến mất cũng không ai quan tâm, ngược lại có vô số người cao hứng tiếp vị trí của hắn.- Là tôi miệng tiện làm việc sai, Ôn tiểu thư, tôi sau này không dám nữa, tôi sau này không bao giờ làm thế, tôi sẽ làm việc theo qu định.Trương Học Danh thoáng cái quỳ gối trước người của Ôn Bội San và dùng sức tát vào miệng của mình, lúc này khóc lóc cầu khẩn.Trương Học Danh thập phần dùng sức tát vào miệng của mình, khóe miệng có máu chảy ra ngoài.Trong lòng Ôn Bội San mềm nhũn, nói:- Tính toán được rồi.

Anh đem đồ tịch thu của đứa bé trả lại đi.- Vâng!Trương Học Danh lúc này mới đứng lên, tự mình đi tới trước người của Trương Hòa và đem những vật kia đưa cho Trương Hòa nói:- Tiểu quỷ, những thứ này đều do Ôn tiểu thư ban cho mày, mày còn không mau đi qua cảm tạ Ôn tiểu thư đi.Trương Hòa giống như con sói bị tổn thương nắm chặc đồ ăn, nhìn Bôn Bội San quần áo ngăn nắp, tươi đẹp động lòng người thì bờ môi gian nan nói:- Cảm ơn!Nói xong Trương Hòa cầm lấy tôm cá tươi chạy vào trong.Trương Học Danh nhìn qua bộ dáng bướng bỉnh của Trương Hòa thì nhướng mày nhìn qua Ôn Bội San nịnh bợ nói:- Tiểu quỷ này quả thật không biết ơn Ôn tiểu thư, có cần bắt hắn về giáo huấn một lần hay không?- Không cần!Tuy Ôn Bội San cũng không thích bộ dáng bướng bỉnh của Trương Hòa, nhưng mà nàng trời sinh thiện lương, không có làm khó Trương Hòa.Nhạc Trọng nhìn qua vài phụ nữ sống sót vàng vọt đang hái rau dại ở bờ sông Tư, nhìn qua đám người sống sót ở xa xa giống như đầu đất, khẽ chay mày suy nghĩ một hồi, do w,nl.o ad P.R C mới n,h.ấ.t tạ i kkt ruyen.c om nhìn qua hướng của Trương Hòa và đi tới.- Đợi một chút, Nhạc Trọng anh chờ tôi một chút!Ôn Bội San nhìn thấy Nhạc Trọng rời đi thì nhanh chóng đuổi theo.Trương Hòa đi một hồi, nhìn ra phía sau thấy Nhạc Trọng đuổi theo, hai tay nắm chặc đống tôm cá tươi và cảnh giác nói:- Anh đi theo tôi làm gì?Nhạc Trọng trực tiếp lấy một túi bánh mì lớn trong ba lô ném cho Trương Hòa và nói:- Có muốn ăn no hay không?Trương Hòa nhìn qua túi bánh mì lớn trong tay của Nhạc Trọng thì nuốt nước miếng, trong mắt hiện ra vẻ tham lam, hắn nắm chặt hai tay, lớn tiếng nói:- Tôi sẽ không đem em gái của mình ra đổi đồ ăn của các người, tôi cũng không bán em gái của mình!Nhạc Trọng nhướng mày biết rõ Trương Hòa hiểu lầm:- Em gái?Nhạc Trọng khai ra điều kiện:- Tôi chỉ muốn cậu bé ra sức làm việc cho tôi mà thôi, tôi mỗi ngày cho cậu bé được ăn no, mỗi ngày tôi cho cậu bé nửa cân bột ngô.

Nếu như cậu làm việc lưu loát, tôi sẽ cho thịt hộp và thịt khô.Trước mắt Trương Hòa tuy chỉ mới mười hai, chỉ là tiểu quỷ, nhưng mà nó có dũng khí và kiên trì của mình.

Ở trên sông Tư có mấy ngàn người tụ tập, nhưng mà có can đảm lặn xuống sông tìm kiếm cá tôm thì không có mấy người.

Nhạc Trọng muốn tại thành phố SY dừng chân, tự nhiên phải tìm kiếm người bản địa giúp đỡ.Cao tầng thành phố SY Nhạc Trọng đã kết giao Ôn Bội San, Lục Trầm Quang, Thái Dịch Yên rồi, hắn tại tầng dưới của thành phố SY phải có nhân thủ làm việc.Trương Hòa có dũng khí thì có kiên trì.

Nhạc Trọng sẽ không để ý giúp Trương Hòa một tay.Con mắt Trương Hòa sáng ngời, vẻ mặt chờ mong hỏi:- Thật sự có thể cho tôi ăn no?Trên thực tế tại thành phố SY này có nhiều người sống sót, chỉ cần có lương thực ăn no, tùy tiện có thể lôi ra một tiểu thế lực.

Trương Hòa cũng nguyện ý gia nhập vào những bang phái kia, chỉ có điều không có bang phái nào nguyện ý thu lưu tiểu quỷ không có sức mạnh như hắn, chỉ tốn lương thực mà thôi.Đồng Hiểu Vân đi đến bên người Nhạc Trọng và nhìn qua Trương Hòa giống như tiểu ăn mày, giải thích giúp Nhạc Trọng:- Nhạc ca ca làm sao lừa cậu chứ.

Lương thực của chúng tôi ăn không hết đấy.Trương Hòa nhìn thấy Đồng Hiểu Vân tươi đẹp mê người cùng đội viên sau lưng Nhạc Trọng, thoáng cái quỳ trước người của Nhạc Trọng trước và thề thốt.- Vị đại nhân này, tôi không có yêu cầu gì lớn, chỉ cần ngài cho em gái và em trai của tôi ăn no.

Tôi sẽ bán mạng cho ngài, ngài muốn gì cũng được.Tuy tuổi của Trương Hòa không lớn nhưng trưởng thành sớm.

Tại thành phố SY có đội ngũ nhiều như vậy, tuyệt đối không phải tiểu thế lực, hắn đầu nhập vào chỉ có lợi.

Hắn chào giá cũng không cao, chỉ cần em trai và em gái được ăn no, hắn nguyện ý bán mạng cho Nhạc Trọng.

Chương 304: Cặn bã. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong tận thế mạng người không đáng tiền, vì một bữa cơm no có vô số người nguyện ý bán mình.

Chỉ cần không quá yếu thì có thể tìm được ông chủ để bán mình.Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:- Đứng lên đi, tôi muốn biết những người ở gần sông Tư vì sao không đánh cá?Chung quanh thành phố SY là sông Tư thì Nhạc Trọng nhìn vào trong mắt, đây là con sông bảo bối, ở gần sông Tư có nước bồi dưỡng, sinh trưởng lấy đại lượng rau cỏ dại biến dị, ở trong nước sông Tư càng có nhiều tài nguyên cá.

Nếu như có thể lợi dụng tốt con sông này, cung cấp lương thực cho mấy vạn người cũng không nói chơi.Cao tầng thành phố SY không phải đầu đất, có sông bảo bối mà không lợi dụng thì chính là có vấn đề lớn.Trương Hòa hỏi:- Vị đại nhân này, xin hỏi ngài tên gì?- Tôi là Nhạc Trọng!Nhạc Trọng trầm giọng nói.Trương Hòa nhanh chóng nói ra:- Nhạc lão đại, sông Tư này có rất nhiều cá tôm là không sai, nhưng mà trong nước sông cũng có rất nhiều hung thú khủng bố.

Có con rắn dài hơn mười mét, có một ngụm là có thể nuốt một người lớn vào bụng, còn có con cua lớn có kìm sắt cắn người thành hai đoạn.

Lúc ban đầu có rất nhiều người tới đây đánh cá, nhưng mà khi thú dữ ăn mấy trăm người đánh cá xong thì cũng rất ít người dám tới gần sông đánh cá.Vài trăm người chết trong sông Tư, làm cho người sống sót bị dọa hỏng, những người kia tự nhiên không dám tới sông Tư đánh cá.

Bởi vậy mặc dù có sông Tư vờn quanh, trong thành phố SY vẫn khan hiếm cá tôm tươi.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Chính phủ, quân đội không có xuất động cao thủ đối phó đám hung thú kia sao?Biến dị thú đúng là thập phần đáng sợ, tuy nhiên cũng không phải không thể tiêu diệt.

Thành phố SY có được hơn mười vạn người sống sót, trong đó chính phủ, quân đội cao thủ nhiều như mây, đối phó mấy con biến dị thú đúng là không có vấn đề gì.Trương Hòa suy nghĩ một hồi, nhanh chóng nói ra:- Cũng có cao thủ đến đây săn giết đám hung thú trong sông Tư, bọn họ cũng giết được không ít hung thú, nhưng mà hung thú trong nước quá mức hung hãn.

Những cao thủ săn giết hung thú cũng bị giết nhiều, hiện tại đã có rất ít cao thủ tới đây săn giết hung thú.Cao thủ vĩnh viễn là tài nguyên khan hiếm, chết một ít một.

Biến dị thú trong nước sông Tư quá nhiều, cao thủ của chính phủ cùng quân đội sau khi chết hai mươi mấy người cường hóa cao cấp liền đình chỉ công kích biến dị thú trong sông Tư.

Bởi vì tính toán không xen vào.Trương Hòa đang cùng Nhạc Trọng không ngừng nói chuyện với nhau, đem hoàn cảnh sinh tồn của người tầng dưới chót của thành phố SY nói rõ ràng.

Ở trong thành phố SY thống khổ nhất chính là người tầng dưới chót.

Thành phố SY mặc dù vẫn phát cháo loãng duy trì sự sống cho bọn họ, nhưng mà quan hệ đan xen khắp nơi, rất nhiều người sống sót chỉ có một chén cháo loãng duy trì sự sống mà bị quan viên tham ô cướp mất.

Vì một cái bánh bao mà nữ nhân sẵn sáng bán mình, giống như trong một trại tị nạn, khắp nơi có thể thấy được cảnh bán vợ bán con.Dưới sự dẫn dắt của Trương Hòa thì đoàn người Nhạc Trọng đi tới một con đường ngập nươc, kiến trúc rách rưới, khắp nơi có thể thấy được phân và nước tiểu.Trong con đường này, một gã tên người sống sót chết lặng ngồi ở trên đường phố, thân thể tỏa ra mùi hôi thối.

Đại lượng con muỗi con ruồi đang xoay quanh thân thể của bọn họ.Một nữ nhân quần áo tả tơi, có hai mắt thâm quần, đôi má lõm, trên người tỏa ra vị chua cầm lấy tay một tiểu nữ hài quỳ trước mặt Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn:- Vị đại gia này cứu người, mua con gái của tôi một thùng mì ăn liền, chỉ cần một thùng mì ăn liền thì con tôi sẽ là của ngài, nó biết làm mọi chuyện, ngài mua về thì cái gì con tôi cũng giúp ngài làm.Tiểu nữ hài tóc thắt bím chừng mười hai tuổi, đói bụng người teo tóp quỳ gối trước người của Nhạc Trọng và cầu khẩn nói:- Đại gia, mua tôi đi.

Tôi cái gì cũng nguyện ý làm!Đồng Hiểu Vân thấy một màn như vậy, nhịn không được hỏi:- A di, đây là con gái ruột của cô sao?

Tại sao cô nhẫn tâm bán con của mình?Ôn Bội San nhìn qua một màn này, con mắt cũng không dám tin.

Nàng lần đầu tiên đi tới nơi này, trong tư duy của nàng, chuyện bán vợ bán con chỉ xuất hiện trong sách vở, hoặc là trong xã hội xa xưa, cha của nàng thông trị thành phố SY tuyệt đối không xuất hiện chuyện như vậy.Nữ nhân hai mắt thâm quần sầu thảm nói ra:- Chúng tôi đã hai ngày trước không có gì ăn cả rồi, hai ngày trước hai mẹ con chúng tôi chỉ vì một ổ bánh mì mà để cho một nam nhân chơi cả đêm.

Hai ngày này không có nam nhân nào nguyện ý hao lương thực chơi chúng tôi cả, tôi và Kỳ Kỳ đều sắp chết đói.

Bán nàng cho các người thì nàng còn sống được.Ôn Bội San nhìn qua hai mẹ con này, đồng tình tràn lan nói:- Nhạc Trọng, các nàng thật đáng thương, giúp các nàng đi.Nhạc Trọng nhìn qua hai mẹ con này và ném cho các nàng hai khối chocolate cho bọn họ:- Tôi mua hai người luôn, nhưng mà nói lời tục tĩu trước, các người đã bị tôi mua thì chính là người của tôi.

Nếu như có dị tâm và không phục tùng mệnh lệnh thì tôi sẽ không hạ thủ lưu tình, nếu như đồng ý thì ăn khối chocolate đi.Nhạc Trọng tạm thời không thiếu lương thực, thiếu chính là nhân khẩu.

Thu hai mẹ con này cũng không có gì cả.- Tạ ơn đại gia tạ ơn đại gia!Hai mẹ con này tiếp nhận hai mảnh chocolate, trong mắt hiện ra vẻ mừng như điên, dốc sức liều mạng nói lời cảm tạ.Đặc biệt là người mẹ tên Trương Quỳnh, nàng vốn cho rằng Nhạc Trọng tiếp nhận con gái của nàng là kết cục tốt nhất, không nghĩ tới ngay cả nàng cũng được Nhạc Trọng nhận lấy.

Cho dù Nhạc Trọng hiện tại bảo nàng cởi sạch quần áo ra, nàng cũng không chút do dự cởi quần áo để diễn tả cảm kích của nàng với Nhạc Trọng.Lúc mới tận thế, bởi vì thân thể vẫn còn mạnh mẽ thì có cục diện một nam nhân có nhiều nữ nhân.

Nhưng mà theo thời gian qua đi thì nam nhân cường tráng không chết trong chiến đấu với tang thi thì chết trong tranh đoạt địa bàn, chiến đấu với biến dị thú.

Hiện tại nữ nhân trong thành phố SY cao hơn nam nhân không ít.Mẹ con Trương Quỳnh không tính là mỹ nữ, tự nhiên không lọt vào pháp nhãn của số người dư thừa ăn uống.

Bọn họ cũng không muốn lãng phí lương thực cho hai nàng, các nàng cũng không có cửa đầu nhập vào.

Hiện tại Nhạc Trọng nguyện ý thu lưu các nàn thì trong lòng các nàng tràn ngập cảm kích.Ôn Bội San nhìn thấy Nhạc Trọng thu cả hai mẹ con, trong nội tâm tràn ngập cảm thán nói:- Hắn đúng là người tốt!- Van cầu ngài thu tôi đi, cái gì tôi cũng làm!- Đại gia, thu tôi đi, cho dù chơi như thế nào cũng được, tôi tuyệt đối sẽ nguyện ý làm mọi chuyện.

- Đại gia, van cầu ngài thu hai mẹ con chúng tôi, tôi sẽ phục thị thật tốt."..."

Nhạc Trọng thu mẹ con Trương Quỳnh thì hai bên đường xuất hiện phong bạo, hơn mười nữ nhân thoáng cái vây quanh Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng đau khổ cầu khẩn nói ra.

Các nàng chỉ muốn một con đường sống.Nhạc Trọng nhướng mày, trầm giọng quát:- Tất cả im miệng cho tôi, nhao nhao thì cút d o wn,l oad ,ebook m ớ i nh-ất t.ại kkt ru.ye.n.-com.

đi!

Chương 305: Cặn bã. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comHơn mười nữ nhân câm miệng và sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng và đợi nam nhân này quyết định vận mệnh của mình.Nhạc Trọng đem Trương Quỳnh triệu tới hỏi:- Trương Quỳnh, tôi muốn mua con phố này an trí các người thì cần bao nhiêu lương thực?- Bẩm đại gia, nếu mua con phố này cần năm mươi tấn lương thực!Trương Quỳnh cẩn thận tính toán một chút nói ra.Trong tận thế này, phòng ở thập phần không đáng tiền.

Trong thành phố SY này cung cấp phòng ở cho cả trăm vạn người, một con phố cho người sống sót không đáng tiền, năm mươi tấn lương thực là có thể dễ dàng mua được, có khi còn thừa.Nhạc Trọng trực tiếp gọi tên hai chiến sĩ đặc chiến doanh:- Tống Văn, Khổng Duy hai người lập tức cùng đi với Trương Quỳnh mua lại con phố này.Chỉ cần không phải là cao thủ biến thái, Tống Văn, Khổng Duy hai gã chiến sĩ đặc chiến doanh đối phó là dư sức.

Đủ để bảo vệ Trương Quỳnh không bị tiêu diệt.Nhạc Trọng nhìn qua đám nữ nhân vây quanh lãnh đạm nói:- Về phần các người lưu lại nơi này đợi lệnh của tôi!Nữ nhân vây quanh và tiểu hài tử có hơn mười người, Nhạc Trọng không có khả năng mang theo nữ nhân và hài tử đi cùng.Những nữ nhân kia nghe được Nhạc Trọng nói như vậy thì nhìn qua, không dám lộn xộn.- Hắn quả nhiên có tiền vốn lớn.Trương Hòa nhìn qua Nhạc Trọng dễ dàng mua hài tử và nữ nhân, trong nội tâm đại định.

Cung kiên định bán mạng cho Nhạc Trọng.- Tư Hiền, Tiểu Lan anh đã về!Trương Hòa bị kích động xông vào trong sân nhỏ và gào lên.

Hắn cùng một gã cường nhân, sau này hai đứa em sẽ được no bụng.Nhưng mà Trương Hòa vừa tiến vào trong sân nhỏ nhìn thấy em trai Trương Tư Hiền bị người ta đánh da mặt xanh lên, giống như rách rưới nắm trên mặt đất, mà em gái bảo bối của hắn không thấy đâu, trong nội tâm dâng lên dự cảm không tốt.Trương Tư Hiền vừa mới mười hai tuổi ho ra một ngụm máu tươi, vẻ mặt sầm thảm nhìn qua Trương Hòa nói ra:- Đại ca, em gái bị thằng khốn nạn Sư Nhị Cẩu bắt mang đi, anh về không kịp rồi.Sắc mặt Trương Hòa trở nên vô cùng trắng bệch, hắn thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng và lớn tiếng cầu khẩn.- Nhạc lão đại, van cầu ngài cứu em gái của tôi, chỉ cần ngài cứu em gái của tôi, tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa báo đáp cho ngài, cái mạng nhỏ này cũng không cần.Nhạc Trọng nhướng mày hỏi:- Sư Nhị Cẩu là người nào?- Sư Nhị Cẩu là một tên cặn bã!Trương Hòa quỳ trên mặt đất nghiến răng nghiến lợi nói ra.Sư Nhị Cẩu là một tên cặn bã.

Trước tận thế hắn chỉ là một tên canh sòng bạc, cho vay nặng lãi lưu manh du côn.

Hắn chính là người địa phương của thành phố SY, sau tận thế thì lợi dụng lúc mấy đại nhân vật thành phố SY xử lý đại sự trở thành một tên sai vật của đại nhân vật, đạt được không ít chỗ tốt.Hiện tại Sư Nhị Cẩu là một thế lực lớn có hơn năm mươi tiểu đệ chuyên môn đánh nhau.

Trong khu vực này không người nào dám gây vào hắn.

Những người trêu chọc vào Sư Nhị Cẩu không ai không bốc hơi hay nhà tan cửa nát, có đại nhân vật ủng hộ sau lưng cho nên hắn càng ngang ngược.- Như thế nào đây?

Lão đại thấy nó thế nào?

Đây là em gái bảo bối của Trương Hòa là Trương Ngọc Lan nha.Một tên trung niên dáng người khôi ngô, ngũ quan đoan chính, vẻ mặt chính khí chỉ vào một tiểu loli chừng mười một tuổi, da thịt trắng nõn, tướng mạo tinh xảo, tên Sư Nhị Cẩu hỏi.- Không tệ, nhan sắc không kém.Trong mắt Sư Nhị Cẩu hiện ra một tia dâm quang, lộ ra một tia dâm quang và thò tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của Trương Ngọc Lan.- Phi!Trương Ngọc Lan nhìn bộ dáng buồn nôn của Sư Nhị Cẩu thì trực tiếp hướng qua Sư Nhị Cẩu nhả một cục nước miếng.Sư Nhị Cẩu không kịp đề phòng bị nước miếng dính lên mặt.

Hắn tự tay sờ lên mặt, dùng tay bóp nắn nước miếng sau đó thè lưỡi ra ra liếm một cái, thập phần biến thái cười nói:- Thơm quá!Trong nội tâm của Trương Ngọc Lan lập tức sinh ra cảm giác nổi da gà, nàng dùng âm thanh không lớn không nhỏ mắng.- Đồ biến thái!- Tiểu tiện nhân, dám mắng tao!Trong mắt Sư Nhị Cẩu hiện ra tia hàn quang, một tát đánh vào mặt của Trương Ngọc Lan, đem gương mặt của Trương Ngọc Lan đánh sưng lớn, hắn cười âm hiểm, nói:- Mày yên tâm, tao thích nữ nhân như mày đấy.

Tao sẽ dạy dỗ mày thật tốt, dạy dỗ mày tiểu nữ nhân trong tay của tao.

Đại gia thích nhất là hành hạ chó con nhỏ.

Đưa tới chỗ vị đại nhân kia hăn cũng sẽ dạy dỗ mày hiểu quy củ mà thôi, trước đó cho tao nếm thử hương vị của mày đã.Nói xong Sư Nhị Cẩu liền vươn tay đưa vào quần áo của Trương Ngọc Lan.Trong nội tâm Trương Ngọc Lan sợ hãi, lập tức khóc lên.- Lão đại, bên ngoài có người giết qua!Đúng lúc này một tên bộ hạ của Sư Nhị Cẩu xông tới, lớn tiếng kêu la.- Đối phương có bao nhiêu nhân mã?Sư Nhị Cẩu đình chỉ xâm phạm Trương Ngọc Lan, nhướng mày, nhìn qua tên bộ hạ hỏi.- Bốn người, đối phương chỉ bốn người!Tên bộ hạ của Sư Nhị Cẩu vẻ mặt kinh hoàng kêu lên.Sư Nhị Cẩu lập tức nổi giận nói:- Bọn mày hơn năm mươi người, đối phương chỉ có bốn người mà không làm gì được, bọn mày có thể làm cái gì?Tên bộ hạ của Sư Nhị Cẩu thất kinh nói:- Đối phương là cao thủ người cường hóa cao cấp.Sư Nhị Cẩu nghe vậy biến sắc.

Người cường hóa thực lực hơn xa người bình thường, người cường hóa cao cấp lấy một địch mười không có vấn đề gì.

Thủ hạ dưới tay của hắn có ba bốn tên người cường hóa, chỉ có điều những người cường hóa này chỉ cấp 3 4 mà thôi, so với người bình thường không mạnh hơn bao nhiêu.

Đối mặt người cường hóa cao cấp thì không chịu nổi một kích.Đúng lúc này nương theo tiếng vang thật lớn, một tên tiểu đệ dưới trướng của Sư Nhị Cẩu bị đá bay vào trong, hung hăng đâm vào bàn lớn sau đó ngất đi.Nhạc Trọng bước lên một bước.Sư Nhị Cẩu nhìn thấy Nhạc Trọng thì thân thể uốn lượn và cung kính nói với Nhạc Trọng:- Xin hỏi ngài là vị nào?

Không biết ngài vì sao tới đây?Trương Ngọc Lan nhìn qua Sư Nhị Cẩu ngang ngược càn rỡ nhìn qua Nhạc Trọng ăn nói khép nép, lại nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt dị quang chớp động.- Giao nàng cho tôi!Nhạc Trọng chỉ vào Trương Ngọc Lan nói.Sư Nhị Cẩu bộ dáng khó xử, lập tức lấy hậu trường ra.- Các hạ, đây là nữ nhân Viên Dã Sơn Viên cục trưởng muốn.

Ngài làm vậy chỉ sợ không thích hợp a?

Trong sân của tôi còn có vài tiểu nữ nhân như vậy.

Tuy tư sắc kém hơn downloa d e b ook. mớ,i n,h-ất t ạ i k.k t ruy e n.c o,m. con bé này một chút, nhưng mà tuyệt đôi nhu thuận nghe lời.Cục thuế vụ nắm quyền lợi thật lớn trong tay.

Cục trưởng cục thuế vụ trước và sau tận thế là một nhân vật ai cũng không dễ chọc vào, cho dù là Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức cũng phải tôn trọng ba phần.- Nói như vậy cặn bã như anh dùng làm cái gì?Nhạc Trọng nhìn Sư Nhị Cẩu và trực tiếp một cước đá vào người của Sư Nhị Cẩu, đá bay Sư Nhị Cẩu lên mặt bàn, ngất đi.Ánh đao lóe lên, dây thừng trên người Trương Ngọc Lan bị chém mất.- Hai ca ca của cô bảo tôi bảo tôi tới cứu các cô, chúng tôi sẽ bảo hộ các người trong phạm vi của mình.

Chương 306: Đi chết!

Cặn bã!Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn Trương Ngọc Lan và trầm giọng nói ra.Trương Ngọc Lan mở to mắt, trong mắt dị quang chớp động, đi đến bên người Nhạc Trọng và ôm lấy cánh tay của hắn, chỉ có như vậy nàng mới có thể cảm giác được có chút cảm giác an toàn.- Cặn bã, đúng là cặn bã đáng chết!Nhạc Trọng nhìn qua cảnh này thì nghiến răng nghiến lợi.- Quá hỗn đản!- Thật đáng chếtTrương Ngọc Lan, Đồng Hiểu Vân không nhịn được mắng một câu.

Đặc biệt là Trương Ngọc Lan, vừa nghĩ tới thiếu chút nữa nàng trở thành thành viên của mình, trong nội tâm nàng không rét mà rung.Bốn tiểu nữ hài chừng mười một mười hai tuổi cùng bị nhốt trong lồng, trên cổ của các nàng mang theo vòng đeo cổ, thân thể xích lõa và thân thể co rúc trong lồng, trên thân thể khắp nơi có đủ vết thương, vẻ mặt chết lặng, người nào nhìn cũng chua xót trong lòng.Nhạc Trọng mở lòng thả các nàng ra ngoài, các nàng vừa ra khỏi lồng thì bò qua phía của Nhạc Trọng, cúi đầu liếm láp giày của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng kéo bốn nữ hài đứng lên, nghiêm nghị nói ra:- Đều đứng lên, từ hôm nay trở đi các người phải học được phương pháp bảo hộ ban thân mình.Bốn tiểu nữ hài lúc này thoáng cái khóc rống lên, thân thể run rẩy cầu khẩn nói:- Tôi sẽ nghe lời, tôi sẽ nghe lời, xin đừng đánh tôi.Nhạc Trọng có chút thở dài một hơi, trong nội tâm vô cùng tức giận, hắn muốn giết người.Nhạc Trọng nhìn qua Đồng Hiểu Vân phân phó:- Hiểu Vân, các nàng giao cho em trấn an.Đồng Hiểu Vân nhìn qua những nữ hài đáng thương này và nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc ca ca, anh cứ yên tâm đi đi, em sẽ chiếu cố các nàng.- Viên Dã Sơn ở nơi nào?Nhạc Trọng lúc này bắt được Sư Nhị Cẩu lạnh lùng hỏi.- Hắn hiện tại ở trong biệt thự Hương Sơn, có lẽ là trong văn phòng biệt thự Hương Sơn.Sư Nhị Cẩu không có bất kỳ cốt khí, thoáng cái bán đứng hậu trường của mình.

Hắn thầm nghĩ sống sót, hắn không muốn chết.Trong biệt thự Hương Sơn, Viên Dã Sơn sống thập phần nhàn nhã khoái hoạt, hai tiểu nữ hài liếm láp chân của hắn, một nữ truy,ệ n đ-ược ,co p y, ,t ạ i kk t.ru y.en.-co.m hài quỳ gối dưới háng đang dốc lòng phục thị hắn, hắn cảm thấy mỹ mãn.

Với tư cách một cục trưởng cục thuế vụ, Viên Dã Sơn khống chế đại lượng vật tư, tại thành phố SY bên giao thiệp rộng rộng rãi, cho dù là Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức là cự đầu cũng cho hắn ba phần mặt mũi.

Hắn biết rõ hắn không tranh được với cự đầu như Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức, nhưng mà hắn thành thành thật thật làm cục trường cục thuế vụ, mọi việc đều thuận lợi, cực kỳ khoái hoạt.Viên Dã Sơn đột nhiên run rẩy, hắn vừa bắn một phát và buông lỏng, nhìn qua tiểu nữ hài gương mặt nhỏ nhắn dưới háng, hắn cũng cảm thấy toàn thân tràn ngập sức sống thanh xuân.

Hắn ưa thích thế đạo này, nếu như là trước tận thế, hắn còn không dám làm việc hiển nhiên như vậy.

Nhưng mà thói đời chết tiệt, hắn lại không chút kiêng nể làm ra chuyện này, điều kiện tiên quyết là hắn vẫn nắm giữ quyền lực trong tay.Nắm giữ quyền lực mà không làm ra chuyện bị chỉ trích như đứa con phế vật của Bành Minh Đức thì không sao, đánh rắm một cái cũng không kêu.

Viên Dã Sơn hắn chơi nữ nhân càng không tính là cái rắm.Đương nhiên những lời gièm pha sẽ có, Viên Dã Sơn cũng sợ người trả thù, lợi dùng vật tư và quyền lực trong tay mời chào không ít cao thủ.

Cao thủ cũng cần ăn cơm, cao thủ cũng có thân thích bạn bè, người nhà, nữ nhân, hài tử, bọn họ cũng muốn sống sót, sống được rất tốt, cũng chỉ cần Viên Dã Sơn là quan viên chính phủ có đủ quyền lực thì bọn họ sẽ theo.Viên Dã Sơn mời chào bốn gã người cường hóa ngoài cấp 15, chỉ cần không gặp phải cao thủ đứng đầu, bốn gã người cường hóa câp 15 có thể giết ngăn cản được cao thủ cấp 20, nếu người cường hóa cấp 20 không cẩn thận có thể bị giết đấy.Hơn nữa trong biệt thự gần Hương Sơn cũng có một chi đặc công đóng giữ, nếu như xảy ra chuyện gì thì chỉ trong vài phút sẽ có đại đội đặc công chạy tới nơi này.Thời điểm Viên Dã Sơn đang chơi đùa với nữ hài kia, đột nhiên một gã bộ hạ xông tới, vô cùng lo lắng nói ra:- Viên cục trưởng, có địch nhân giết qua!Viên Dã Sơn cảnh giác và lớn tiếng hỏi:- Là người nào?Tên bộ hạ vô cùng lo lắng nói ra:- Không biết, hắn chỉ có một người nhưng mà các huynh đệ đã bị hắn đánh gục, là cao thủ.Đúng lúc này phanh một tiếng vang thật lớn, tên bộ hạ mật báo của Viên Dã Sơn bị một cước đá vào người, hắn giống như tấm vải rách đụng mạnh vào tường, phun ra một ngụm máu tươi và ngất đi.Nhạc Trọng bước vào trong, nhìn chằm chằm vào Viên Dã Sơn lạnh lùng nói ra:- Anh chính là Viên Dã Sơn?Viên Dã Sơn nhướng mày vẻ mặt chính khí nghiêm nghị nói ra:- Anh là người nào?

Nơi này là trọng địa của chính phủ.

Anh muốn là địch với đảng, chính phủ và nhân dân sao?Trong gian phòng nhỏ này có bốn người chạy nhanh tới bên người Viên Dã Sơn và lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.

Bọn họ mói là bốn cao thủ mà Viên Dã Sơn mời chào.Một tên trong tay cầm Phảng Chế Đường Đao, tuổi chừng bốn mười sáu mười bảy tuổi bộ dáng như nông dân quát lớn:- Còn không mau thúc thủ chịu trói, đây chính là Viên cục trưởng, nếu anh là địch với ngài chính là tạo phản, là địch với đảng, chính phủ, nhân dân.Nhạc Trọng nhìn qua ba nữ nhân thân thể xích lõa, trên cổ mang theo vòng cổ, âm thanh lạnh lùng nói ra.- Viên Dã Sơn, anh có thể đại biểu cho nhân dân ở đây sao?Sắc mặt Viên Dã Sơn không thay đổi cao giọng khuyên:- Trước khi tổ chức cho người thay thế tôi.

Tôi đại biểu đảng, đại biểu quốc gia, đại biểu cho nhân dân.

Người trẻ tuổi, mặc dù anh có vài phần bổn sự.

Nhưng mà trước mặt đảng và nhân dân, chút lực lượng của anh không khác gì châu chấu đá xe, bây giờ chịu trói còn kịp.

Anh phải tin tưởng tổ chức, tổ chức nhất định sẽ cho anh thẩm lý và phán quyết chính xác, nếu còn chấp mê bất ngộ, cuối cùng nhất chỉ có con đường chết.Nhạc Trọng nhìn Viên Dã Sơn và bốn tên cao thủ, chỉ vào một nữ hài và chất vấn.- Bốn người đang giúp tên cặn bã này sao?

Chẳng lẽ mắt các người mù rồi?

Chẳng lẽ không có thấy các nàng sao?Bên tên cao thủ vẻ mặt hờ hững, bọn họ không phải người tốt lành gì, bọn họ hộ vệ Viên Dã Sơn lâu như vậy, há có thể không biết Viên Dã Sơn là cầm thú.

Nhưng mà Viên Dã Sơn có quyền lực cho bọn họ ăn uống no đủ và chơi nữ nhân, bọn họ cũng không cần phải lo nghĩ nhiều.- Xú tiểu tử, nếu mày không thúc thủ chịu trói, cũng đừng trách lão tử tâm ngoan thủ lạt.Tên trung niên bộ dáng nông dân trong mắt hiện ra hàn quang lạnh lùng, phát động kỹ năng di động cao tốc đã trải qua cường hóa, tốc độ của hắn tăng lên, hướng về Nhạc Trọng lao tới.Một tên nam tử kế bên lập tức phát động kỹ năng khóa không khí, lập tức một sợi xiềng xích không khí như có như không khóa Nhạc Trọng lại.Một tên nam tử vẻ mặt dữ dằn phát động kỹ năng sức lực lớn cuồng bạo, bỗng nhiên lực lượng của hắn vượt qua 55 điểm, tay của hắn cầm một cây Lang Nha bổng nặng hơn trăm cân đập qua phía Nhạc Trọng bên này.

Chương 307: Giao dịch. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNếu chiến đấu với tang thi thì hắn sẽ xử dụng Phảng Chế Đường Đao, nhưng mà chiến đấu với nhân loại hắn thích sử dụng Lang Nha vũ khí nặng hơn, bởi vì vũ khí nặng giúp hắn phát huy uy thế sức mạnh to lơn.Tên nam tử cuối cùng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, phát động kỹ năng cấp ba công kích tinh thần, một cổ tinh thần lực vô cùng mạnh mẽ trùng kích tinh thần của Nhạc chỉn,h sửa b ởi.

-kktru y e n. c o m Trọng.

Sóng tinh thần này cực kỳ cường hoành, nếu như là người bị sóng tinh thần này đánh trúng, lập tức biến thành ngu ngốc, hoặc là tử vong.

Cho dù là người mạnh hơn chống được công kích tinh thần cũng phải thất thần một giây.Bốn người này mỗi một người đều nắm giữ một loại kỹ năng, bốn người liên thủ thì cao thủ cường hóa cao hơn cấp 20 cũng phải chết trong tay của bọn họ.Sóng tinh thần oanh kích vào người Nhạc Trọng, nhưng mà tinh thần lực của Nhạc Trọng mạnh hơn tên nam tử kia nhiều, tinh thần trùng kích đối với hắn một tia hiệu quả cũng không có.

Người tinh thần lực yếu mà công kích người tinh thần mạnh hơn sẽ không có hiệu quả.Tay của Nhạc Trọng thoáng cái nhiều ra hai cây súng, hắn tiện tay bắn một viên vào tên trung niên nông dân kia.Phanh một tiếng súng vang, mi tâm của tên trung niên này nhiều ra một lỗ máu, máu tươi dạt dào tuôn ra, vẻ mặt của hắn không tin nổi, thậm chí không tin được có người bắn súng nhanh như vậy.Sau một khắc khóa khkhí trên người của Nhạc Trọng biến mất, khóa lại cánh tay phải của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhướng mày, dùng sức giãy dụa, lại phát hiện lực lượng của hắn khó tránh khỏi khóa không khí, cánh tay phải của hắn bị khóa không khí khóa lại, không cách nào nhúc nhích.Tên tên cao thủ cầm Lang Nha bổng nhìn thấy cơ hội, cười cười dữ tợn, huy động Lang Nha bổng đập vào đầu của Nhạc Trọng một cái, hắn giống như nhìn thấy cảnh máu và óc của Nhạc Trọng bắn ra tung tóe.Nhạc Trọng nhìn thấy tên cao thủ cầm Lang Nha bổng và tay trái bắn liền ba phát đạn, ba phát lạnh đạn nhanh chóng bắn trúng mi tâm tên cao thủ cầm Lang Nha bổng, tên thao túng khóa không khí, tên sử dụng tinh thần trùng kích.Ba lỗ máu bỗng nhiên hiện ra, ba tên người cường hóa dễ dàng bị Nhạc Trọng giết chết.Người cường hóa so với người bình thường có lực lượng cường đại hơn nhiều, nhưng mà không phải là vô địch.

Một viên đạn là có thể lấy mạng của bọn họ, trừ phi là người cường hóa mạnh như Nhạc Trọng, Liệt Thiên Dương, Băng Vương Trương Vân có kỹ năng bảo hộ bản thân mới có khả năng sống sót cao.- Anh không thể giết tôi, tôi chính là cục trưởng cục thuế vụ của thành phố.

Chính phủ sẽ không bỏ qua cho anh, anh cần gì, lương thực, hoàng kim, mỹ nữ, tôi cái gì cũng cho anh.Nhìn thấy bốn tên cao thủ dễ dàng bị Nhạc Trọng tiêu diệt, sắc mặt Viên Dã Sơn đại biến, dùng âm thanh run rẩy cầu khẩn.

Hắn không muốn chết, hắn tuyệt không muốn chết.Đúng lúc này bên ngoài vang lên tiếng còi cảnh sát, đó là xe của đội đặc công gần đó lao tới.Trong khi biệt thự Hương Sơn này có rất nhiều quan viên chính phủ ở lại, phát sinh rối loạn thì những đặc công này lập tức chạy tới ngay lập tức.Nghe được tiếng còi của cảnh sát, Viên Dã Sơn thoáng cái như có thêm vài phần lực lượng, hắn nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Vị cao thủ này, bên ngoài đều là đặc công tinh anh, anh tuyệt đối không trốn thoát.

Chỉ cần anh buông tha tôi.

Tôi có thể bảo vệ tính mạng của anh.- Cặn bã, đi chết đi!Nhạc Trọng mỉm cười, bước nhanh lên phía trước, một đao chém đầu của Viên Dã Sơn.Đầu của Viên Dã Sơn lăn trên mặt đất, trong mắt tràn ngập kinh ngạc cùng không thể tin.Những đặc công kia động tác thật nhanh, rất nhanh đã bao vây biệt thự này lại.- Người bên trong nghe đây, các người đã bị bao vây, hiện tại chỉ có đường ra duy nhất là lập tức đầu hàng.

Chỉ có như vậy mới có đường sống.Đại đội trưởng đặc công cầm lấy loa và nói vọng vào trong biệt thự.Mấy tiểu nữ hài trong biệt thự sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng, không biết nam nhân trước mặt có lập tức giết các nàng vào lúc này hay không.- Đừng lo lắng, tôi sẽ cứu các cô!Nhạc Trọng nhìn qua mấy nữ nhân đang kinh hồn táng đảm và nói.Nói xong Nhạc Trọng bước tới cửa sổ phụ và quát lớn:- Tôi là huyện Trữ Quang Nhạc Trọng, hôm nay phụng lệnh tới đây thanh lý bại hoại.

Các người có thể hỏi Bành bí thư, Ôn thị trưởng xác nhận.Tên đội trưởng nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì kinh nghi bất định, chần chờ một hồi cũng không có hạ lệnh tấn công.

Bành bí thư, Ôn thị trưởng ở trong căn cứ thành phố SY là hai đại cự đầu, nếu thật sự là hai đại cự đầu phái người hành động thì hắn cũng không dám tới đối nghịch, lập tức đi báo cáo.Một tên cục trưởng cục thuế vị bị giết không phải chuyện nhỏ, Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức hai đại cự đầu nghe được tình báo thì nhanh chóng chạy tới.Ôn Báo Quốc vẻ mặt tái nhợt nhìn qua Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Nhạc Trọng, anh lần này xông đại họa rồi, nếu như không cho câu giải thích hợp lý, như vậy tôi không thể không tuyên bố căn cứ thành phố SY không hoan nghênh anh, hơn nữa còn truy nã anh.Viên Dã Sơn cũng không phải người của Ôn Báo Quốc, nhưng mà hắn dù sao cũng là quan viên chính phủ.

Hơn nữa Nhạc Trọng giết trước mặt của mọi người, không có chút che dấu, tính chất vô cùng ác liệt.

Nếu không phải Nhạc Trọng thực lực cường hoành, trong tay cầm trọng binh, Ôn Báo Quốc chỉ sợ sẽ lập tức hạ lệnh bắt Nhạc Trọng lại và ném vào ngục giam.Nhạc Trọng chỉ chỉ vào mấy tiểu nữ hài bị Viên Dã Sơn bắt đang nom nốp lo sợ nhìn qua Ôn Báo Quốc trầm giọng nói:- Ôn thị trưởng, Viên Dã Sơn người này là cặn bã làm chuyện ác như vậy, chẳng lẻ không đáng chết sao?Ôn Báo Quốc nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, mỗi câu mỗi chữ nói ra:- Hắn là cặn bã, hắn đáng chết như thế nào thì hắn cũng là quan viên chính phủ, không có bất cứ kẻ nào chưa trải qua thẩm lý và phán xét được quyền giết quan viên chính phủ, mà anh không có quyền này.Làm quan coi trọng nhất chính là mạnh nhỏ của mình cùng trật tự.

Nếu như mỗi người đều khoái ý ân cứu như Nhạc Trọng thì nhân tâm của quan viên chính phủ sẽ dị động.

Chuyện này đã chạm vào mấu chốt của Ôn Báo Quốc.

Cho dù cao thủ thực lực cường hoành cỡ nào, đều phải tuân thủ quy tắc trò chơi mà bọn họ định ra, đây mới là điểm Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức kiên trì.Bành Minh Đức có chút thở dài một hơi, trong mắt hiện ra một tia mừng rỡ, tuy nhiên lại có bộ dáng đáng tiếc rèn sắt không thành thép nói ra:- Nhạc Trọng Viên Dã Sơn là cặn bã như thế nào thì anh cũng không nên giết hắn như vậy, anh phải mang hắn tới Ban Kỷ Luật Thanh tra cùng pháp viện phán xét.

Anh lúc này làm quá phận rồi, tôi không giúp anh được.

Nếu anh trước động thủ mà đi tìm tôi thương lượng thì tôi sẽ giúp anh thanh lý tên cặn bã này.Nhạc Trọng mỉm cười chỉ hươu bảo ngựa nói ra:- Các người đang nói cái gì?

Tôi không có động sợi tóc gáy nào của Viên Dã Sơn cả.

Thời điểm tôi đi tới thì vừa vặn trông thấy bốn tên bảo vệ của hắn chém giết nhau, hắn không nghĩ qua là bị một tên bảo tiêu chém đầu.

Những người còn lại chém giết lẫn nhau và chết Chương 308: Giao dịch. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comÔn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức đều khẽ chau mày, bọn họ cũng là cao thủ trợn mắt bịa đặt câu chuyện, nhưng mà trợn mắt bịa đặt trắng trợn như Nhạc Trọng thì có chút khôn thích ứng.Mấy tiểu nữ hài quỳ gối dưới chân của Nhạc Trọng cà không hiểu ra sao, các nàng rõ ràng nhìn thấy Nhạc Trọng chém giết Viên Dã Sơn mà.Nhạc Trọng mỉm cười, hắn khai ra cái giá của bản thân.- Tôi lúc này thỉnh hai vị tới đây là muốn thương lượng sinh ý, dùng một trăm tấn lương thực phân bịa mua bốn mươi vạn cái chăn bông của các vị đấy.Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức đều là người thành tinh, tự nhiên hiểu Nhạc Trọng lấy một trăm tấn lương thực ra muốn xóa chuyện này.

Bây giờ đang ở thành phố SY, một bộ chăn bông không đổi được một cân gạo.

Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì bọn họ cũng buông lỏng.Sau tận thế thì năm mươi tấn lương thực cũng không phải là số lượng nhỏ.

Trong thành phố SY thì năm cân lương thực có thể chiêu mộ người ta làm việc cả tháng, có vô số người đoạt vỡ đầu để làm.

Năm mươi tấn lương thực có thể duy trì một chi bộ đội nhân số chừng một trăm tới hai trăm.Bản thân Nhạc Trọng là một gã cao thủ thực lực cường hoành, đồng thời còn có được thế lực và bộ đội của mình.

Nếu không đến vạn bất đắc dĩ, Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức cũng không muốn vạch mặt với Nhạc Trọng.

Hơn nữa Nhạc Trọng cũng cho bọn họ bậc thang đi xuống, chỉ cần thống nhất đưa tin thì có thể trả lời với cấp dưới được rồi.Ôn Báo Quốc trầm mặc một hồi cùng Bành Minh Đức nhìn nhau và lạnh lùng nói:- Nhạc Trọng, lúc này không nói chuyện này nữa, tôi không hy vọng chuyện này xuất hiện lần thứ hai.

Nếu như xuất hiện lần thứ hai, tôi cũng chỉ có thể truy nã anh mà thôi.Nhạc Trọng mỉm cười thản nhiên nói:- Tôi biết rồi!Nhìn thấy Nhạc Trọng là gia hỏa kiệt ngao bất tuần, Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức lúc này mới có chút buông lỏng một hơi.

Đối với người kiệt ngao bất tuần, hung hoành bá đạo như Nhạc Trọng thập phần đau đầu.- Tôi có đại sự thương lượng với hai vị!Nhạc Trọng đột nhiên nói ra.- Chuyện gì?Ôn Báo Quốc có chút lãnh đạm nói.

Nhạc Trọng không có kỷ luật giết chết Viên Dã Sơn, hảo cảm của hắn đối với Nhạc Trọng cũng giảm đi không ít.- Tôi muốn thu thuế ở sông Tư!Nhạc Trọng mỉm cười, ném ra ngoài một quả bom!- Không được, tuyệt đối không được!Cơ hồ là trong một chớp mắt, Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức trăm miệng một lời nói ra.Thuế má chính là một tài nguyên trọng yếu của thế lực.

Khu vực sông Tư tuy rất ít người dám tới bắt cá, thuế phú một ngày thu được chưa tới một tấn tôm cá tươi, nhưng mà dù sao cũng đạt được đồ ăn liên tục.

Chuyện này Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức tuyệt đối sẽ không buông tay.- Thỉnh hãy nghe tôi nói hết, tôi sẽ tiêu diệt toàn bộ biến dị thú trong sông Tư.

Chỉ cần có thể tiêu diệt sạch biến dị thú ở sông Tư, như vậy chúng ta sẽ không ngừng đạt được nhiều thủy sản từ sông Tư.- Tôi sẽ dốc sức tiêu diệt toàn bộ biến dị thú ở sông Tư, tự nhiên không thể làm không công.

Ở gần sông Tư biến dị thú tiêu diệt toàn bộ hoàn tất thì bất cứ người nào ra tới sông Tư bắt cá, thu rau dại cũng phải nộp 30% thuế cho tôi.Nhạc Trọng trầm giọng nói ra.Sông Tư trong mắt Nhạc Trọng là con sông đầy báo vật, bên trong có được đại lượng lương thực.

Nếu như có thể thu được thì mười vạn người trong thành phố SY sẽ có được cơm no.- Trong 30% thuế đó tôi sẽ trích 5% giao cho chính phủ thành phố SY, sẽ do các ngươi tự phân phối, nếu như thanh lý sạch biến dị thú ở sông Tư, 5% thuế má đạt được hiện tại còn cao hơn thuế hiện giờ gấp mười gấp trăm lần.Nhạc Trọng nói ra lời này trong nội tâm Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức hai người chấn động, bọn họ cũng biế Nhạc Trọng nói không sai, sông Tư thật là một con sông báu vật, nếu không phải có quá nhiều biến dị thú, bọn họ căn bản không cần lo lắng về lương thực.Ôn Báo Quốc trầm mặc một hồi, nói:- Phân chia 5:5, sau khi anh thanh lý sông Tư thì thuế má chúng ta phân chia 5:5!Nhạc Trọng vô cùng sảng khoái nói:- Có thể!Trong mắt Ôn Báo Quốc cùng Bành Minh Đức đều vui vẻ, hai người bọn họ tuy đều có mâu thuẫn, nhưng mà bây giờ cùng ra tay làm thịt dê béo Nhạc Trọng một đao.

Nhưng mà Nhạc Trọng nói ra một câu làm bọn họ nhíu mày.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Nếu như các người có thể phái ra ba mươi người cường hóa trên cấp 20 giúp tôi.

Như vậy thanh lý sông Tư thì thuế má chúng ta chia 5:5, nếu như các người không muốn phái người ra thì tôi chỉ có thể chia các người 5%, bởi vì còn có quân đội, tôi cũng cần lưu cho bọn họ một phần.Ăn một mình không mập, nếu Nhạc Trọng độc bá thu thuế sông Tư, cho dù hắn tốn hao đại lực khí lực thanh lý sông Tư, người khác cũng sẽ đỏ mắt.

Hắn phải phân một ít lợi nhuận cho những người khác.

Chính phủ cùng quân đội dù sao cũng là rắn rít địa phương của thành phố SY, Nhạc Trọng ở chỗ này tiền vốn quá nhỏ rồi.Con mắt Bành Minh Đức có chút nhíu lại, cân nhắc liên tục chậm rãi nói ra:- Chúng tôi cầm 5% là tốt rồi.

Chúng ta nhân thủ gần đây có chút khẩn trương, không có quá nhiều cao thủ có thể dùng.Trong sông Tư biến dị thú quá nhiều và quá mạnh, chính phủ và quân đội thành phố SY đã từng đánh qua sông Tư chủ ý và chiến đấu với biến dị thú không ít lần.

Ngay vào lúc này cũng có chính phủ, quân đội, cao thủ dân gian chém giết không ít biến dị thú trong sông Tư.

Thế nhưng mà đại quy mô tiêu diệt toàn bộ biến dị thú ở sông Tư thì chính phủ, quân đội liên thủ tiến hành mấy lần cũng thất bại mà về, tổn thất hơn trăm cao thủ mạnh mẽ, còn có mấy người tiến hóa trân quý cũng chết trong miệng biến dị thú, bọn họ tự nhiên không dễ dàng cùng hành động với Nhạc Trọng bên này.

Hơn nữa bọn họ không cần động thủ vẫn kiếm được 5%, bọn họ tự nhiên mừng rỡ khi Nhạc Trọng mang người đánh sống đánh chết, chuyện này không quan hệ, thắng bọn họ sẽ được lợi.- Tôi ở thành phố SY nhân thủ không đủ, chiến đấu với biến dị thú cần không ít nhân thủ và phân phối chỗ ở nghĩ lại.

Phố Hưng Long, phố Nam Sơn bán cho tôi nhé?

Tôi nguyện ý dùng một trăm tấn lương thực mua hai con phố này!Nhạc Trọng bất động thanh sắc tiếp tục hỏi.Ôn Báo Quốc thản nhiên nói:- Lại thêm năm mươi tấn lương thực, phố Hưng Nghiệp anh cũng mua đi!Phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp ba con phố này nằm ở gần sông Tư, nơi đó an trí đại lượng người sống sót.

Những người sống sót ở đó đều là kỹ nữ, ăn trộm, cướp bóc, tiểu hài tử, lão nhân, lưu manh, phần tử hắc bang, đồng thời ba con phố này nước ô nhiễm giàn giụa, mùi hôi trùng thiên.

Đem ba con phố này vứt cho Nhạc Trọng, Ôn Báo Quốc còn có tâm tư tiết kiệm không ít lương thực.- Đa tạ Ôn thị trưởng!Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói.Ba con phố này có rất do.w nload -eb-o-ok m ớ i nh ất t-ạ.i kkt r uy en,.-c om, nhiều nhà lầu, nhà nguyên căn, nếu như có thể nhét nhiều thì có thể cho hai ba ngàn người sống.

Mà ba con phô này, Nhạc Trọng cũng coi như có đất đặt chân ở thành phố SY này rồi, hoặc là nói là căn cứ địa.

Hắn chỉ trả giá một trăm năm mươi tấn lương thực.

Chương 309: Quỳ xuống hoặc là chết! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau khi thương nghị xong, Nhạc Trọng đi vào phố Hưng Long.Nhạc Trọng vừa về tới phố Hưng Long thì lập tức gọi Hòa đến:- Trương Hòa, tôi muốn phát tin tức chiêu mộ nhân thủ, nói là tôi muốn mời chào một đám người dám liều mạng.

Nếu làm người của tôi thì tôi bảo bọn họ làm gì thì bọn họ nhất định phải làm gì, đãi ngộ cơ bản là mỗi ngày có cơm ăn, đương nhiên nếu lập công thì tôi không keo kiệt trong ban thưởng, chiêu mộ hai trăm người tới, không cho phép chiêu mộ nhiều hơn, Trình Ngọc, anh đi c hỉ nh ,sử.a ,bởi -k kt,r uyen . c.o m theo hắn.Tuy Trương Hòa tuổi còn nhỏ thế nhưng đã sớm thành thục, hơn nữa hắn là người địa phương, đối với khu vực này rất rõ ràng, thập phần thích hợp đi làm chuyện này.- Vâng, Nhạc lão đại!Trương Hòa cung kính ứng một tiếng, lui xuống.Trình Ngọc yên lặng đi theo bên người Trương Hòa.- Tiểu Mạ hôm nay tôm cá tươi không?

Tao dùng bột ngô đổi, một cân tôm cá tươi đổi hai cân bột ngô, nếu như để em gái của mày ngủ với tao một đêm sẽ có một cân gạo.Trong một con đường nhỏ, một tên nam tử trung niên nhìn thấy Trương Hòa thì cười âm hiểm nói ra.Trương Hòa chán ghét nhìn qua nam tử trung niên này, nói:- Ngưu lão bản, hôm nay tôi không đổi lương thực.Trước mắt nam tử trung niên này tên là Ngưu Đại Huy, là một thương nhân, hắn dùng bột ngô, gạp đổi lấy vật tư của người sống sót, trong khu vực này hắn là nhân vật tâm ngoan thủ lạt, là người hung ác.Ngưu Đại Huy đổi mặt cười dữ tợn:- Vậy trả nợ mày mượn tao ba cân bột ngô vào bốn ngày trước đây.

Hiện tại mày không lấy ra sáu cân bột ngô, mượn em gái của mày gán nợ đi.Ngưu Đại Huy vẫn đánh chủ ý lên em gái của Trương Hòa.

Một tiểu mỹ nữ xinh đẹp như vậy nếu bán cho đại nhân vật tuyệt đối sẽ kiếm được một trăm cân lương thực.

Bởi vì như vậy Ngưu Đại Huy lúc này mới hào phóng lúc trước cho Trương Hòa ba cân bột ngộ để ăn.Trương Hòa sững sờ và mặt mũi tối sầm, cắn răng nói ra:- Tôi chỉ mượn ba cân bột ngô trong mười ngày, tại sao mới bốn ngày đã biến thành sáu cân?Ngưu Đại Huy vẻ mặt dữ tợn nhìn qua Trương Hòa cười lành lạnh:- Hiện tại lương thực khuyết thiếu như vậy, cho mày mượn chẳng lẽ không tính lãi?

Ngưu Đại Huy tao cho vay thì 9 quy ra 13.

Mỗi ngày tiền lãi là 20, bây giờ chỉ sáu cân thì đã tiện nghi cho mày rồi, còn không mau lấy lương thực ra, nếu không tao sẽ bắt em gái của mày gán nợ.Ngưu Đại Huy trước khi cho vay thì rất ôn tồn, một bộ dáng người tốt, nhưng mà thời điểm tới kỳ đòi nợ thì hắn sẽ biến thành dữ tợn.Ở gần đó, một tên người sống sót đi tới.- Đáng tiếc, tiểu Mạ cũng dính kế hoạch của tên cẩu tặc này!- Quá đáng tiếc!"..."

Những người sống sót kia nhìn xem một màn này đều nghị luận nhao nhao.

Nhưng mà bốn tên tay chân dáng người khôi ngô mà Ngưu Đại Huy mời chào đứng đó, không ai dám trêu chọc vào cả.Trương Hòa vẻ mặt tức giận nhìn qua Ngưu Đại Huy, hắn thật không ngờ cặn bã này đánh chủ ý như vậy.Ngưu Đại Huy nhìn chằm chằm vào Trương Hòa vẻ mặt tức giận và bất đắc dĩ, khóe miệng tươi cười đắc ý.- Đã đủ chưa?Trình Ngọc đi tới, đem một cái túi ném cho Ngưu Đại Huy.Ngưu Đại Huy kéo cái túi ra, nhìn thấy bên trong là túi gạo trắng bóng, số lượng chỉ sợ hơn mười cân. hai mắt của hắn hiện ra thần sắc tham lam, hắn chỉ cho mượn ba cân bột ngô lại thu mười cân gạo, lần này xem như lời lớn.

Phải biết rằng, gạo trắng còn đáng giá hơn bột ngô nhiều.Mười mấy người sống sót ở gần đó nhìn thấy gạo trăng thì con mắt thoáng cái sáng lên.

Mười cân gạo, đối với người sống sót bị đói lâu ngày thì đây là báu vật đấy.Con mắt Ngưu Đại Huy hơi nghiêng, hung dữ nói ra:- Không được! !

Tôi cho mượn là bột ngô!

Tôi chỉ cần bột ngô, nếu như không cầm mười cân bột ngô thì giao em gái của nó cho tôi!Bốn tên đại hán khôi ngô sau lưng của Ngưu Đại Huy đi tới một bước, làm cho người ta cảm thấy áp lực cường đại.Nếu là bình thường, lợi nhuận gấp ba bốn lần này, Ngưu Đại Huy cũng đã thu tay, nhưng mà lúc này phải lây được Trương Ngọc Lan tới tay, khi đó hắn sẽ lợi nhuận cả trăm lần.

Bởi vậy hắn cũng bất chấp cái gì, thầm nghĩ đem Trương Ngọc Lan tới tay sẽ kiếm lớn hơn.Trương Hòa tức giận đến phát run, hắn lớn tiếng nói:- Gạo còn đáng giá hơn cả bột ngô.

Anh cho tôi mượn ba cân bột ngô, có mười cân gạo cho anh thì phải hết nợ!Ngưu Đại Huy hung dữ quỷ biện:- Mày nói bột ngô không đáng giá bằng gạo sao?

Trong mắt tao thì một cân bột ngô đáng giá hơn mười cân gạo! !

Sáu cân bột ngô thì mày phải cho tao sáu mươi cân gạo, cho dù không thanh khoản cũng nên mượn em gái mày gán nợ.Bốn tên đại hán sau lưng Ngưu Đại Huy lúc này vây quanh Trương Hòa cùng Trình Ngọc, muốn gây áp lực.Trương Hòa bị Ngưu Đại Huy vô sỉ như vậy thì tức giận đến thân thể phát run, có chút bất lực nhìn qua Trình Ngọc.- Một đám rác rưởi!Trong mắt Trình Ngọc hàn quang lóe lên.

Thân hình lóe lên, hắn dễ dàng đá bốn tên đại hán chung quanh rơi lên vách tường chung quanh.Trình Ngọc một cước đá vào bụng của Ngưu Đại Huy, đem Ngưu Đại Huy đánh gục trên mặt đất.- Gạo này cho mày!

Từ hôm nay trở đi, Trương Hòa vàày không còn nợ nần gì nữa.

Nếu như mày tìm hắn gây phiền toái, vậy lấy mạng của mày điền vào.Trình Ngọc nắm tóc của Ngưu Đại Huy kéo lên, hung hăng bắt lấy đầu lâu của Ngưu Đại Huy sát ý mười phần đe dọa, lúc này cầm gạo dúi vào đầu của Ngưu Đại Huy.Ngưu Đại Huy vẻ mặt hoảng sợ, lớn tiếng đau khổ cầu khẩn:- Không dám!

Đại gia!

Tôi không dám nữa!

Ngài đại nhân có đại lượng.

Tha cái mạng chó của tôi đi.Có thể dễ dàng đối phó bốn tên đại hán, rõ ràng cho thấy là người cường hóa thực lực cao cường.

Mà người cường hóa là tồn tại mà Ngưu Đại Huy không dám trêu chọc.Trương Hòa ao ước nhìn qua Trình Ngọc, hắn cũng tưởng tượng Trình Ngọc có thực lực cường đại, nhưng mà không ngờ lợi hại như vậy, làm cho mọi người sợ hãi:- Thật là lợi hại! !

Thật là uy phong! !

Sau này mình phải có bản lĩnh như vậy mới được!- Các vị ca ca, thúc thúc, bá bá, tôi là Trương Hòa!

Hiện tại tôi nghe lệnh Nhạc Trọng Nhạc lão đại tới đây chiêu mộ người!

Chỉ cần các người trở thành người của Nhạc lão thì mọi người sẽ được ăn no!Trương Hòa bước ra khỏi cửa hàng của Ngưu Đại Huy, nhìn người sống sót chung quanh nói ra.- Gọi tôi đi!

Trương Hòa! !- Tôi cái gì cũng làm!

Thật sự có thể ăn cơm no?"..."

Trương Hòa vừa dứt lời, người sống sót chung quanh lập tức vây quanh Trương Hòa cùng Trình Ngọc hai người.

Dốc sức liều mạng cầu khẩn.

Có thể đủ ăn, điều kiện này quá hậu đãi rồi.

Tại thành phố SY này có người sống sót nào không muốn gia nhập thế lực, nhưng mà thế lực lớn nhỏ không phải ai tới cũng nhận cả, chủ yếu là bởi vì thế lực lớn nhỏ không đủ lương thực, một khi chiêu mộ bộ hạ quá nhiều.

Bọn họ có khả năng nhanh chóng sụp đổ.

Chương 310: Quỳ xuống hoặc là chết! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lúc này tùy thân mang theo lương thực không nhiều, chiêu mộ hai trăm bộ hạ cũng đã là cực hạn, sau khi đoàn xe vận chuyển lương thực tới thì hắn có thể chiêu mộ nhiều người sống sót.Đương nhiên Nhạc Trọng chiêu mộ người sống sót cũng không có khả năng quá nhiều, nếu như quá nhiều, chính phủ thành phố SY sẽ không để yên.Trương Hòa lăn lộn ở khu vực này đã lâu, đối với những người sống sót đều có hiểu rõ, cho hắn lựa chọn thì một ít người trung thực, chịu khổ chịu cực đều thu.

Những tên du côn lưu manh, ăn trộm lừa đảo, ưa thích trộm gian dùng mánh lới cặn bã thì loại bỏ ra.Ngưu Đại Huy đã từ trên mặt đất đứng lên.

Hai mắt của hắn oán độc nhìn Trương Hòa nghiến răng nghiến lợi nói một câu:- Trương Hòa!

Mày chờ, tôi sẽ không dễ dàng buông tha cho mày đâu!Nói xong Ngưu Đại Huy nhanh chóng rời khỏi nơi này.Trương Hòa mang theo hai trăm người được chiêu mộ đi tới trước mặt Nhạc Trọng.- Nhạc lão đại, dựa theo ngài phân phó, hai trăm người đã tới.Nhạc Trọng ngồi trong sân, mà Ôn Bội San hiếu kỳ đang ở bên cạnh hắn, mà bên phải của hắn là Đồng Hiểu Vân cùng Trương Ngọc L.

Mặt khác các chiến sĩ đặc chiến doanh đều có nhiệm vụ, lẻn vào trong thành phố SY giám thị mấy thế lực lớn nhỏ.Đúng lúc này một đám nam tử trẻ tuổi mang dao búa đi tới, một gã nhuộm tóc vàng, bấm lỗ tai, vẻ mặt bướng bỉnh hung thần ác sát đi tới phía của Nhạc Trọng, sau đó ánh mắt nhìn qua Ôn Bội San, Đồng Hiểu Vân, Trương Ngọc Lan ba nữ đầy tham lam.Một tên làn da ngâm đen, ăn mặc áo sơ mi không cài nút lộ ra hình sâm đi tới, vẻ mặt hung ác cầm đại khảm đoa đi tới trước Nhạc Trọngvà mắng:- Mẹ kiếp!

Nhạc Trọng này là đồ vương bát đản, mày tới nơi này nhận người, hỏi qua Hắc Hổ bang chúng tao không vậy?

Mẹ nó, không có trải qua Hắc Hổ bang đồng ý mà mày dám nhận người, muốn chết có phải hay không?Nhìn thấy đám bang chúng Hắc Hổ bang bỗng nhiên xuất hiện, hai trăm người sống sót vừa chiêu mộ tới tránh qua một bên, vẻ mặt hoảng sợ nhìn qua đám người tới.

Hắc Hổ bang chính là bá chủ khu vực này, mở sòng bạc, tổ chức phụ nữ bán dâm, cho vay nặng lãi làm tận chuyện xấu.

Đồng thời thế lực của bọn chúng cũng lớn, có được hơn một trăm bang chúng hạch tâm, có thể đánh nhau có thể liều, trong khu vực này cực kỳ hung hăng càn quấy, không ai dám chọc vào bọn chúng.Tên nhuộm tóc vàng bấm lỗ tai, vẻ mặt bướng bỉnh chính là con trai của bang của Hắc Hổ bang Vân Phi, Vân Cường!

Vân Cường cũng là một người trẻ tuổi tâm ngoan thủ lạt, chết trong tay hắn không dưới mười người.

Làn da ngăm đen, tay cầm đại khảm đao chính là Trình Vân Thư, chính là một trăm năm đại kim bài của Hắc Hổ bang, trước tận thế là tay chân đại bang, một tay đao pháp cực kỳ tàn nhẫn, trong tay lấy mạng không ít người.- Mày đi chết đi!Nhạc Trọng khẽ chau mày, trực tiếp nã một phát đạn vào đầu của Trình Vân Thư.Phanh một tiếng súng vang!

Đầu của Trình Vân Thư có lỗ máu, thân thể vô lực ngã ra sau.

Trong mắt của hắn tràn ngập không tin cùng kinh hãi.

Hắn không nghĩ tới Nhạc Trọng thậm chí ngay cả nói cũng không nói, trực tiếp nổ súng.Những bang chúng Hắc Hổ bang đằng đằng sát khí vẻ mặt không thể tin nhìn qua Trình Vân Thư ngã xuống đất.

Đây chính là đả thủ x.em, o n l,ine .t.ạ i k k,tr u ye-n .co m kim bài của Hắc Hổ.

Trong sống mái tranh đoạt địa bàn thì đây là trâu bò lấy một đánh sáu, trâu bò như vậy lại chết trong tay của Nhạc Trọng.- Tất cả quỳ xuống cho tao!

Hoặc là đi chết!Nhạc Trọng nhìn qua hai mươi mấy tay chân của Hắc Hổ bang và lạnh như băng nói ra.

Hắn ngay cả đứng cũng không đứng, vẫn ngồi trên ghế.Bốn tên đặc chiến doanh cầm súng tiểu liên đi tới đây, họng súng trực chỉ vào hai mươi mấy tên lưu manh này.Ở ngoài cửa, Trình Ngọc cũng vô thanh vô tức cầm súng tiểu liên nhắm vào đám Hắc Hổ bang này.Chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh, năm người dễ dàng đem hai mươi mấy tên Hắc Hổ bang này đồ sát không còn.Vân Cường nhìn một màn này, trong nội tâm mồ hôi lạnh chảy ròng, hắn quả thực hận không thể chém chết Ngưu Đại Huy.

Nam nhân trước mặt là thế hệ tâm ngoan thủ lạt, một câu không hợp là động thủ giết người.

Hơn nữa mở miệng là bức người quỳ xuống, quả thực là ác bá trong ác bá, ác ma trong ác ma.Vân thương còn muốn nói gì, nhưng mà nhìn thấy hai mắt Nhạc Trọng tràn ngập sát ý thì trong lòng của hắn phát lạnh, thoáng cái quỳ xuống và lớn tiếng nói:- Hiểu lầm! !

Đều là hiểu lầm!Mười tên bang chúng Hắc Hổ bang cũng quỳ xuống.

Nhưng mà có mười mấy tay chân của Hắc Hổ đang do dự.

Bọn chúng gần đây có ngạo khí, bây giờ lại bảo bọn họ quỳ trước mặt người trẻ tuổi này, chuyện này làm bọn chúng không phục.Bang bang! !Âm thanh súng tiểu liên vang lên, đám bang chúng không bỏ vũ khí và quỳ xuống của Hắc Hổ bị đạn dày đặc bắn thành cái sàn, chết không thể chết lại.Mười một tên bang chúng Hắc Hổ bang không thể phản kháng chết trong họng súng, một màn lãnh khốc này làm cho Vân Cường là thế hệ tâm ngoan thủ lạt cũng phải lạnh lòng.

Hắn luôn luôn hung ác với địch nhân và tha thứ với mình.

Nhưng mà lúc này lại sợ Nhạc Trọng trực tiếp hạ lệnh bắn chết bọn họ.Hai trăm người sống sót mà Nhạc Trọng bảo Trương Hòa chiêu mộ tới nhìn thấy một màn tàn khốc này, trong nội tâm phát lạnh, không tự giác nhao nhao quỳ gối trước người Nhạc Trọng.Nhìn thấy một màn này mọi người quỳ xuống, trong mắt Trương Ngọc Lan hiện ra thần sắc nóng rực, nàng nhìn tqua Nhạc Trọng trong mắt tràn ngập sùng bái.Nhạc Trọng nhìn qua Vân Cường đang quỳ và lạnh như băng nói:- Mày là người phương nào?Mười hai bang chúng Hắc Hổ bang tử vong với Nhạc Trọng căn bản không có để trong lòng.

Tại thành phố SY này, chỉ cần Nhạc Trọng không đi công nhiên giết hại tên quan lớn nào, giết mấy tên hắc bang đánh rắm cũng không tính.

Trên thực tế, vì tranh giành địa bàn, cơ hồ mỗi một ngày đều có hắc bang chém giết nhau, sau đó người chết.

Chính phủ thành phố SY cũng không quan tâm tới loại chuyện này.- Tôi là Vân Phi con của bang chủ Hắc Hổ bang Vân Cường Lúc này bị Ngưu Đại Huy đầu độc, lúc này mới không cẩn thận chọc ngài!

Xin ngài đại nhân có đại lượng, tha cho chúng tôi một mạng! !

Hắc Hổ bang nguyện ý dùng ba tấn gạo bồi thường cho ngài!Vân Phi quỳ trên mặt đất, mồ hôi lạnh chảy ròng.

Hắn từ nhỏ đến lớn đều không có cảm giác được áp lực lớn như vậy, hắn sợ không cẩn thận biến thành thi thể.Nhạc Trọng gọi Trương Hòa trực tiếp hỏi:- Hắc Hổ bang?

Trương Hòa, Hắc Hổ bang có lai lịch gì?Trương Hòa không do dự, trực tiếp nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Nhạc lão đại!

Hắc Hổ bang là đại bang phái ở phố Hưng Long, bọn chúng kinh doanh sòng bạc, cho vay nặng lãi, bức bách phụ nữ bán dâm, là thế lực hắc ám hung ác.Nếu như người khác hỏi Trương Hòa thì hắn có thể sẽ có chỗ do dự, nhưng mà có Nhạc Trọng hậu thuẫn, hắn căn bản không cần sợ hãi bất luận kẻ nào.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Anh biết tổng bộ của Hắc Hổ bang ở chỗ nào không?- Tôi biết rõ!

Chương 311: Tầng hầm ngầmChỉnh sửa : kktruyen.comTrương Hòa gật gật đầu.

Em gái của hắn Trương Ngọc Lan lớn lên hoạt bát xinh đẹp, hắn sợ bị những người kia bắt đi, bởi vậy khu vực này hiểu rất rõ.Nhạc Trọng hời hợt ra lệnh:- Trình Ngọc, các người đi cùng với Trương Hòa một chuyến, đem cái Hắc Hổ bang thuận tiện diệt đi!

Những kẻ không đầu hàng thì giết đi.Năm tên đội viên võ trang đầy đủ nếu đối phó trăm tên có vũ khí hạng nặng thì không thể nào, nhưng mà nếu là lưu manh sẽ không bao giờ bại, chẳng qua là xem thắng như thế nào mà thôi.- Nhạc lão đại!

Là tôi không đúng! !

Là tôi không tốt! !

Cầu ngài thả cho Hắc Hổ bang một con đường sống a!Vân Phi quỳ trên mặt đất, nhìn qua Nhạc Trọng cuống quít dập đầu, trán của hắn chảy máu.

Hắn cũng không phải đồ đần, Hắc Hổ bang chỉ là một đám ô hợp không cách nào là đối thủ của chiến sĩ thiết huyết bên cạnh Nhạc Trọng.

Một khi song phương khởi xung đột, Hắc Hổ bang tuyệt đối sẽ là phương bị diệt sạch.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Vân Cương là con trai bang chủ Hắc Hổ bang nói:- Tao cho mày một phút.

Trừ phi mày có thể lấy ra đồ vật mà tao cần, nếu không thì Hắc Hổ bang từ ngày mai trở đi sẽ trực tiếp bị xóa tên.Vân Phi lập tức toàn thân đổ mồ hôi lạnh chảy ròng, đầu óc của hắn không ngừng suy nghĩ tìm được thứ giúp Hắc Hổ bang tránh được một kiếp.Vân Phi lớn tiếng nói:- Nhạc lão đại, Hắc Hổ bang chúng tôi nguyện ý đầu nhập vào ngài, phụng ngài làm chủ, ngài bảo chúng tôi làm gì cũng được cả!Hắc Hổ bang nếu như có thể đầu nhập vào Nhạc Trọng là thế lực cường hoành.

Bản thân của bọn họ sẽ đạt được phát triển thật lớn.

Vân Phi lúc này mới nghĩ ra chủ ý vẹn toàn đôi bên.Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Mày còn ba mươi giây!Hắc Hổ bang chỉ có chút tiền vốn trong mắt Nhạc Trọng không thèm nhìn.

Hắn chỉ cần có lương thực, tùy tùy tiện tiện đều có thể lôi ra một chi đội ngũ.

Huấn luyện vài ngày lại phối hợp trang bị thì đám ô hợp Hắc Hổ bang không đủ nhìn.Sau lưng Vân Phi mồ hôi lạnh chảy ròng, đầu óc của hắn không ngừng vận chuyển, cuối cùng hai mắt tỏa sáng nói:- Tôi biết rõ ở đâu có lương thực.

Rất nhiều lương thực!Nhạc Trọng không đếm xỉa tới hỏi:- Có bao nhiêu lương thực?Một tấn hai tấn lương thực Nhạc Trọng căn bản không nhìn trong mắt, hắn chỉ cần ra tay là lấy được nhiều hơn thế.Vân Phi trầm giọng nói ra:- Không thua năm trăm tấn!- Đem địa điểm nói cho tao biết!

Sau đó dẫn đường và mày có thể đi!Nhạc Trọng thản nhiên nói.Năm trăm tấn lương thực đó cũng không phải số lượng nhỏ, đủ cho Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức là cự đầu cũng tr-u yện đ ư ợ c ,c,opy- t ạ i k.ktruy en .com. phải đưa mắt nhìn.

Có được năm trăm tấn lương thực, Nhạc Trọng có thể trực tiếp chiêu mộ một ngàn người và duy trì nửa năm không thành vấn đề.- Chính là trong chỗ này sao?Nhạc Trọng đi theo Vân Thi vào một thôn trong thành.

Hắn chỉ vào một tiểu lâu cao mấy tầng lầu và nhìn Vân Phi hỏi.Vân Phi nhìn qua Nhạc Trọng và nói ra bí mật dấu trong lòng:- Chính là trong chỗ này! !

Không lâu trước đó tôi đã từng nhìn thấy người ta mang đồ vào đây, ở đây có rất nhiều xe, t tôi phát hiện có gạo rơi lả tả!

Về sau có không ít xe chạy vào nơi này, tôi tính thô sơ giản lược đoán chừng một chút chỉ sợ có hơn một trăm xe.

Những chiếc xe này có tải trọng năm tấn.

Hơn một trăm lần là hơn năm trăm tấn.Vân Phi cũng thập phần muốn đi lấy lương thực.

Cướp sạch đồ trong thôn này, nhưng mà chưa kịp làm đã bị Nhạc Trọng bắt được.

Hắn cũng chỉ có thể lấy bí mật ra cầu mạng sống.Nhạc Trọng nhướng mày, chậm rãi hỏi:- Nơi này là phạm vi thế lực của quân đội?Năm trăm tấn lương thực.

Đó không phải là số nhỏ, nếu là kho lương thực của quân đội hoặc chính phủ.

Nhạc Trọng cướp lấy sẽ phiền toái.Vân Phi cũng nói:- Không phải!

Kho lương thực của chính phủ và quân đội có cao thủ tọa trấn, tiến vào khi lương thực chừng một cây số đã có rất nhiều trạm gác, còn phải kiểm tra nhiều lần.

Ngay cả con ruồi bay vào cũng bị quân đội và chính phủ kiểm tra.Cướp bóc kho lương thực của chính phủ, quân đội là tội lớn trong tội lớn, chỉ là một Hắc Hổ bang, trong mắt chính phủ, quân đội chỉ là con kiến.

Vân Phi cùng Vân Cường đều là người bình thường, bọn họ không dám đối đầu với quân đội và chính phủ.Nhạc Trọng cẩn thận quan sát thì phát hiện đất đai của tiểu lâu này cực kỳ rộng lớn, giống như nhà giàu mới nổi, mà căn nhà này xây dựng rất xa hoa, không giống kho lương thực của quân đội.Nhạc Trọng nhìn qua tòa nhà trong trường học này, nhìn qua Trình Ngọc ra lệnh:- Đi giải quyết bọn chúng!

Tận lực lưu người sống!Nhận được lệnh của Nhạc TrọngTrình Ngọc mang hai gã đội viên đi vào trong.Trình Ngọc trước tận thế là sát thủ nhất đẳng, sau tận thế có hắn và được Nhạc Trọng trang bị nhiều trang bị hệ thống thần ma, săn giết vô số tang thi, hiện tại đã là người cường hóa cấp 25.

Nếu như dùng thủ đoạn ám sát, cho dù là người cường hóa cấp 30 cũng bị ám sát dễ dàng.

Giải quyết mấy người bình thường là chuyện dễ dàng.Không lâu trong tiểu viện bảy tên hộ vệ đã bị Trình Ngọc dẫn người bắt sống.Nhạc Trọng mang theo một trăm năm mươi người sống sót vừa chiêu mộ bước vào tiểu viện, bắt đầu tìm kiếm năm trăm tấn lương thực trong miệng của Vân Phi!- Nhạc lão đại! !

Tìm được! !

Chúng tôi tìm được lương thực! !

Ngài tới đây một chút!Một gã người sống sót thập phần hưng phấn chạy tới trước mặt Nhạc Trọng nói ra.Nhạc Trọng thoáng nâng cao tinh thần, đi theo người sống sót đi vào tầng hầm ngầm.Chỉ thấy bên trong là tầng hầm cực lớn, chồng chất gạo, bột ngô, lúa mì các loại lương thực.

Số lượng lương thực cực lớn, chồng chất thành từng tòa núi nhỏ.Nhạc Trọng nhìn qua lương thực chồng chất thành núi này, trong mắt hiện ra vẻ mặt vui sướng, bằng vào kinh nghiệm phong phú hắn đoán được số lương thực chính xác là bao nhiêu:- Không đúng, lương thực nơi này không phải năm trăm tấn, có lẽ là hơn ba ngàn tấn.- Nhạc đội! !

Nơi này có thứ tốt! !

Thiệt nhiều thứ tốt!Tống Văn ở một góc của tầng hầm nhìn qua Nhạc Trọng hưng phấn lớn tiếng kêu lên.Nhạc Trọng bước qua, chỉ nhìn thấy ở một góc kho lương thực bày biện rương hòm lớn, trong đó có một rương bị xốc lên, lộ ra súng trường 03 bên trong.- Súng ống đạn được! ! !

Nhiều như vậy? ? ?

Súng đạn nơi này đủ trang bị cho một doanh đấy!Nhạc Trọng nhìn qua rương hòm súng đạn nằm ở trong góc, nhanh chóng đoán được số lượng đại khái của súng đạn.Súng đạn trong tầng hầm ngầm này trừ không có ống phóng rốc-két, pháo cối, súng phóng lựu các loại vũ khí hạng nặng ra, những súng trường đủ trang bị cho một doanh, hơn nữa viên đạn sung túc, có thể đánh một hồi đại chiến.- Thứ tốt!

Lập tức mang những thứ này về!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc vui sướng, nhìn qua Tống Văn ra lệnh.Trong tầng hầm ngầm này có vũ khí và lương thực, Nhạc Trọng ý định một ngụm nuốt vào, hắn không quản chủ nhân số vũ khí và lương thực này tức giận ra sao.

Chương 312: Thanh lý bang pháiChỉnh sửa : kktruyen.comCó vũ khí và lương thực trong nơi này trợ giúp, Nhạc Trọng có thể lợi dụng tài nguyên hiện có trang bị ra một doanh binh lực, không cần động dụng vốn liếng nội tình ở huyện Trữ Quang, huyện Thanh Nguyên.Nhạc Trọng nhìn qua Trình Ngọc trực tiếp ra lệnh:- Anh đi ra lệnh cho đám người mới, nếu ai đem chuyện hôm nay nói ra ngoài xử bắn tại chỗ.

Còn bảy hộ vệ kia bắt lại đưa đến huyện Trữ Quang ném vào cặn bã doanh.Cặn bã doanh quản lý cực kỳ nghiêm khắc, nếu không giết đủ tang thi được tự do thì đừng mong được ra ngoài.

Căn bản không có khả năng xuất ngoại mật báo.Trình Ngọc gật gật đầu lập tức đi truyền lệnh của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Vân Phi và thản nhiên nói:- Vân Phi!

Tình báo của anh sai rồi!

Anh có thể mang người rời đi!

Chuyện hôm nay lộ ra nửa phần, chỉnh sửa bởi kktruyen.com tôi sẽ lấy mạng toàn bộ Hắc Hổ bang.

Sau này Hắc Hổ bang các người dám làm các loại nghiệp vụ ở địa bàn của tôi, đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình.

Nếu các người nguyện ý ra sức cho tôi, chín giờ ngày mai bảo cha của anh tới chỗ cũ gặp tôi.Vân Phi lau khô mồ hôi trên người nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Cảm ơn Nhạc lão đại!

Cám ơn Nhạc lão đại ân không giết! !

Hắc Hổ bang nguyện ý hiệu lực cho ngài.

Tôi trở về sẽ khuyên cha mình chín giờ ngày mai đi tới chỗ cũ.- Chủ nhân gian phòng này là ai?Nhạc Trọng trực tiếp nhìn bảy tên hộ vệ và hỏi.Trước khi đem bảy tên hộ vệ đưa vào cặn bã doanh, Nhạc Trọng phải hiểu rõ chủ nhân tầng hầm này là ai.

Có thể trữ nhiều vũ khí và lương thực như vậy, chủ nhân căn hầm này chắc chắn là nhân vật lớn.- Phi!

Muốn giết cứ giết, muốn giết cứ giết, lão tử mười tám năm năm sau sẽ là hảo hán!Một gã hộ vệ trừng mắt nhìn Nhạc Trọng và cường ngạnh nói ra.- Tốt cho con người rắn rỏi!

Vậy mày đi chết đi!Nhạc Trọng cười nhạt một chút, phất phất tay!Tống Văn cười cười dữ tợn, trực tiếp vung đao chém đầu của tên hộ vệ này, đầu lâu của tên hộ vệ phóng lên trời, đầu của tên hộ vệ lăn xuống đất và máu tươi bắn tung tóe.- Chủ nhân gian phòng này là ai?Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua mấy tên hộ vệ và nói ra.Nhìn thấy thi thể không đầu của tên kia, trong mắt của sáu tên hộ vệ hiện ra thần sắc sợ hãi.

Bọn họ không nghĩ tới địch nhân trước mặt lại hung tàn như vậy.

Nhưng mà bọn họ vẫn trầm mặc, chủ nhân căn phòng này thế lực khổng lồ, phản bội chủ nhân căn phòng này thì kết cục của bọn họ rất thảm.- Mày có thể đi chết!Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua một hộ vệ nói ra.Tên hộ vệ trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi, toàn thân run rẩy rống lớn:- Tôi...Tên hộ vệ còn chưa nói ra khỏi miệng, Tống Văn giơ tay chém xuống răng rắc và đầu cảu tên hộ vệ này bay lên cao, tên hộ vệ kia đầu lăn xuống đất, vẻ mặt hoảng sợ nhìn qua năm tên còn lại.- Mày nói quá chậm!Nhạc Trọng nhìn qua thi thể tên hộ vệ, đem ánh mắt nhìn qua năm tên hộ vệ kia!- Tôi nói, đừng giết tôi!- Tôi nói, đừng giết tôi, cái gì tôi cũng nói hết..."..."

Năm tên hộ vệ đã sụp đổ, hô khóc không ngừng nói ra.

Bọn họ cũng không muốn chết trong tay của Nhạc Trọng.- Thì ra là như vậy!Nhạc Trọng nghe được năm tên hộ vệ nói, đạt được tình báo rất có ý tứ.Ba ngàn tấn lương thực và vũ khí một doanh trong nơi này là của một trong năm cự đầu của quân đội Tô Đông Minh, tài phú tư nhân.

Trong quân đội, Tô Đông Minh là sư trưởng nhưng bị bốn người khác cản tay, mọi cử động trong quân đội đều bị người ta nhìn vào.Tô Đông Minh vì khuếch trương thực lực, lối tắt chính là vụng trộm đem vật tư lấy ra ngoài, vận chuyển đến một thôn trong thành.

Ký thác vào thế lực dân gian của mình bồi dưỡng ra một chi quân đội.

Bọn họ không ngờ chưa động thủ làm thì bị Nhạc Trọng lấy vật tư rồi.Bảy tên tinh anh trong quân đội có vũ khí, cho dù có hơn một trăm tên hắc bang công tới cũng tiêu diệt được.

Cho nên trong nơi này không có quá nhiều người canh giữ.

Nhưng mà Tô Đông Minh tuyệt đối thật không ngờ vật tư của hắn bị Nhạc Trọng nuốt vào toàn bộ.Khoản vật tư này Tô Đông Minh thông qua quyền lực trong tay vụng trộm tư tàng, căn bản không thể lộ ra ngoài ánh sáng.

Nếu như lộ ra ánh ánh sáng thì Tô Đông Minh chỉ sợ sẽ bị bốn cự đầu còn lại chèn ép, ghế sư trưởng cũng không ngồi yên.Tuy bảo tọa sư trưởng chỉ là danh nghĩa, căn bản không thể điều động bốn chi quân đội khác, nhưng mà Tô Đông Minh cũng tuyệt đối không muốn rời khỏi bảo tọa này.Đã biết rõ Tô Đông Minh không dám khua chiêng giống trống dùng quân đội báo thù, Nhạc Trọng cũng không cố kỵ chút nào.

Cho dù Tô Đông Minh biết rõ chuyện này là Nhạc Trọng làm, hắn dù bị đánh gãy răng cũng phải nuốt vào bụng.Sáng sớm ngày thứ hai, vào tám giờ thì Vân Phi và Vân Cương đã ở nơi này chờ Nhạc Trọng đến.Hắc Hổ bang đen như vậy.

Bang phái đụng phải thế lực lớn quân sự của Nhạc Trọng thì không nhấc lên nổi sóng gió.

Mấy cao thủ là có thể giết sạch Hắc Hổ bang là tiểu bang phái.

Vân Phi, Vân Cường không dám chống cự.Trương Hòa đi tới trước mặt Vân Phi cùng Vân Cường nhàn nhạt nói ra:- Nhạc lão đại bảo các người đi theo tôi!Vân Phi, Vân Cường hai người đều thành thành thật thật đi theo Trương Hòa đi vào trong biệt thự.- Quả nhiên rất mạnh!Vân Cường đi vào trong biệt thự thì trên đường nhìn thấy từng tốp đặc chiến doanh cầm súng trường đi tuần tra chung quanh, trong nội tâm tràn ngập kinh hãi.

Ngày hôm qua trong đêm Vân Phi sau khi về nhà khuyên bảo hắn, hắn còn bán tín bán nghi thực lực của Nhạc Trọng, nhưng mà hôm nay dò xét thì hắn lại phát hiện thực lực của Nhạc Trọng so với Vân Phi nói còn mạnh hơn gấp mười lần.Nhạc Trọng nhìn Vân Cường thản nhiên nói:- Anh chính là Vân Cường?Vân Cường nhìn qua Nhạc Trọng vaf trên mặt càng cung kính:- Tiểu nhân chính là Vân Cường, Nhạc lão đại, ngày hôm qua là Hắc Hổ bang mạo phạm, xin ngài thông cảm.

Hôm nay tôi và khuyển tử đến đây nhận tội với ngài, từ nay về sau Hắc Hổ bang nguyện ý ra sức khuyển mã vì ngài!Sau tận thế nắm đấm lớn là lão đại, cúi đầu thế lực lớn như Nhạc Trọng đối với Vân Cường không có gì mất mặt, ngược lại hy vọng có thể đầu nhập vào Nhạc Trọng, như vậy chỗ dựa càng cứng thì càng mạnh.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi muốn tiêu diệt bang phái ở phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp ba con đường này, sau khi diệt toàn bộ các bang phái xong, phiến khu vực này giao cho các người quản lý, các người có làm được không?

Chương 313: Thanh lý bang phái 2Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng đã mua ba con đường này, mà thế lực bang phái mọc lên san sát như rừng, hắn cố tình tiêu diệt những bang phái này một lần.

Nếu không phiến khu vực này loạn thành một bầy, với hắn mà nói cũng thập phần phiền toái, trị an là vấn đề lớn.Vân Cường do dự một chút, chậm rãi nói ra:- Nhạc lão đại, trong tay của tôi thực lực không đủ diệt Thanh Long bang, phố Hưng Nghiệp Chu Tước bang là những bang phái có hơn trăm bang chúng, trong tay đám tiện nhân Chu Tước bang có súng.

Hắc Hổ bang chúng tôi không diệt được.Thanh chỉnh sử-a b ở.i .kk t ru y en. com, Long bang và Chu Tước bang tuy nghe tên thì rất kêu, tuy nhiên cũng chỉ là hai bang phái nhỏ mà thôi.

Muốn tiêu diệt loại tiểu bang phái, hai mươi tên quân nhân vũ trang đầy đủ là được rồi.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi sẽ phái người theo giúp các người tiêu diệt hang ổ của bọn chúng, hợp nhất lực lượng là việc chính cần làm, nếu như bọn họ đầu hàng, trực tiếp hợp nhất lực lượng của họ, không đầu hàng thì giế.Trên mặt Vân Cường hiện ra thần sắc vui mừng, lớn tiếng đáp:- Dạ, Nhạc lão đại, tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Nhạc Trọng nhìn qua Vân Cường lạnh lùng nói:- Con của anh là Vân Phi lưu lại, từ tục tĩu phải nói trước, chuyện các người làm trước đó tôi mặc kệ, về sau các người dám làm ra những chuyện cướp bóc bức ép kỹ nữ, đừng trách tôi hạ thủ không lưu tình.Trong nội tâm Vân Cường rùng mình, lớn tiếng đáp:- Vâng, Nhạc lão đại cứ trừng bị tên tiểu tử hỗn trướng này là được rồi, nhất định sẽ tốt thôi, cam đoan sẽ không làm ra chuyện ngài thất vọng!Vân Cường thập phần tinh tường Nhạc Trọng lưu con của hắn không phải là dạy dỗ, chính là lưu con tin.

Nếu như hắn dám phản bội Nhạc Trọng, con của hắn chỉ có một con đường chết.Nhưng mà bởi như vậy Vân Cường ngược lại càng cao hứng hơn, bởi vì ý nghĩa Nhạc Trọng thật sự đỡ hắn.

Nếu không căn bản không cần phải lưu con tin.Bang chủ Thanh Long bang Nhiễm Thành Tại có chút không tập trung được, ô dù cấp trên của hắn đã thông tri cho hắn Nhạc Trọng sẽ tiếp nhận con đường này, làm cho hắn cẩn thận không dám phân tâm, tuyệt đối không thể trêu chọc vào cự đầu này, nếu không cấp trên không thể bảo vệ hắn được.- Có cần đưa đại lễ tới hay không?Nhiễm Thành Tại do dự một chút, hắn là bang chủ Thanh Long bang bang có hơn trăm bang chúng, bảo hắn chủ động đi tặng lễ cho Nhạc Trọng thì hắn có chút không còn mặt mũi.

Hơn nữa lại không có cớ đi qua, nói không chừng còn bị Nhạc Trọng thấy rõ tâm tư của hắn.Một tên bộ hạ Thanh Long bang thở hồng hộc chạy vào, nhìn qua Nhiễm Thành Tại báo cáo nói:- Bang chủ, bang chủ Hắc Hổ bang dẫn người giết qua!Nhiễm Thành Tại nhướng mày trầm giọng nói:- Vội cái gì?

Chỉ là một Hắc Hổ bang có là cái gì?

Lại cho Lưu Lục, Lý Bác bắt lấy bọn chúng.Lưu Lục, Lý Bác trong Thanh Long bang là cao thủ người cường hóa hơn cấp 10, hơn nữa có được kỹ năng.

Trong bang phái dùng binh khí đánh nhau này, đúng là đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bang chúng bình thường không cản nổi bọn họ.Tên bang chúng vẻ mặt hoảng sợ nói- Lưu Lục, Lý Bác đều bọn cao thủ trong tay Hắc Hổ bang bắt rồi.Sắc mặt Nhiễm Thành Tại đại biến:- Cái gì?

Vân Cường hắn làm sao mời được cao thủ như vậy, loại cao thủ này chỉ có chính phủ và quân đội mới có.Đúng lúc này ở không xa có âm thanh hô to vang lên, mười lăm tên tiểu đệ Thanh Long bang chật vật chạy vào gian phòng này, đây là tổng bộ của Thanh Long bang.Vân Cường dẫn theo một đám tiểu đệ Hắc Hổ bang dương dương đắc ý chạy vào trong hộp đêm, nhìn qua đám bang chúng Thanh Long bang rồi nhìn Nhiễm Thành, ánh mắt hắn sáng ngời, cười nhạt một chút nói:- Nhiễm Thành Tại, mày cũng có ngày hôm nay, đầu hàng hoặc là chết.Mười tên Hắc Hổ bang cầm súng tiểu liên chỉ vào Nhiễm Thành Tại, chỉ đợi Vân Cường ra lệnh một tiếng thì bọn họ sẽ nổ súng bắn chết Nhiễm Thành Tại và đám gia hỏa Thanh Long bang.Mười cây súng trường chỉa vào, Nhiễm Thành Tại và đám tiểu đệ Thanh Long bang chỉ sử dụng vũ khí lạnh, xông lên chỉ có đường chết.Nhiễm Thành Tại nhìn thấy súng tiểu liên, lại nhìn qua Lưu Lục, Lý Bác hai người bị trói chặt, hai đấm nắm chặt, ánh mắt ngưng tụ, cắn răng nói:- Vân Cường, mày bị Nhạc Trọng hợp nhất sao?Nhiễm Thành Tại xem như người mới, hắn vừa nghĩ tới hôm qua Hắc Hổ bang trêu chọc Nhạc Trọng và suy nghĩ thêm chút nữa, đoán được bảy tám phần sự thật.

Nội tình của Hắc Hổ bang thì hắn rất rõ ràng, hắn biết rõ Hắc Hổ bang nếu có được mười khẩu súng trường thì Hắc Hổ bang đã sớm xưng bá khu vực này rồi.

Phải biết rằng chính phủ, quân đội quản chế súng ống vô cùng nghiêm khắc.

Nhiễm Thành Tại hao hêt tâm tư chỉ chiếm được một khẩu súng trường 81 và sáu mươi viên đạn.- Đúng vậy, tao bây giờ là người của Nhạc lão đại.Vân Cường không cho là nhục ngược lại dương dương đắc ý nói ra:- Nhiễm Thành Tại, mày bây giờ chỉ có hai lựa chọn, đầu hàng hoặc chết.Nhiễm Thành Tại do dự một hồi, vô cùng gian nan nói ra:- Tôi đầu hàng!- Bang chủ, không thể hàng, chúng ta liều mạng với chúng!Một tên tiểu đầu mục của Thanh Long bang hai mắt đỏ thẫm rống lên.Phanh một tiếng súng vang, tên tiểu đầu mục Thanh Long bang bị bắn vào đầu, trực tiếp té trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.- Còn có ai không đầu hàng?Trình Ngọc cầm một khẩu súng, giống như nhìn người chết nhìn qua đám người Thanh Long bang.Ánh mắt lạnh như băng của Trình Ngọc nhìn qua, đám tiểu đệ Thanh Long bang cảm thấy băng giá trong tim, không dám nói lung tung lộn xộn.Nhiễm Thành Tại nhìn qua tiểu đầu mục Thanh Long bang trực tiếp bị bắn chết, lông mày động động, không dám có dị nghị gì cả.

Nếu như ở trước tận thế, hắn còn nói một tiếng cái gì gọi luật sư cảnh sát, nhờ người quyền thế ngăn cản, nhưng mà bây giờ là tận thế, không phục thì bắn chết, căn bản không ai nói nhân quyền với mày cả.Những tên tiểu đệ Thanh Long bang không dám nói gì, dưới uy hiếp của họng súng thì thành thành thật thật đi theo thành viên Hắc Hổ bang và bị trói chặt dẫn ra khỏi tổng bộ.Nhiễm Thành Tại mặt mày xám như tro nhìn qua Vân Cường đắc ý thì hối hận không thôi:- Thật đáng chết, nếu như mình quy hàng Nhạc Trọng thì tốt rồi, không nghĩ tới lại chậm hơn hỗn đản này một bước.Thanh Long bang bang chủ Nhiễm Thành Tại bị trói, cả Thanh Long bang chợt sụp đổ, Thanh Long bang nhận được tin tức thì phân rã.Vân Cường dẫn người đi vào hang ổ của Thanh Long bang thu hoạch năm mươi tấn lương thực.

Nếu như không có lương thực này, Thanh Long bang căn bản không có khả năng tụ tập bang chúng và tung hoành khắp nơi..Sau khi quét qua hang ổThanh Long bang xong, Vân Cường hăng hái tụ tập bộ hạ đi qua hướng của Chu Tước bang thẳng tiến.Chu Tước bang chiếm giữ phố Hưng Nghiệp.

Mà thành viên Chu Tước bang đều là phụ nữ.

Những phụ nữ này phần lớn đều bị đàn ông xâm phạm, đối với nam nhân hận thấu xương, bang chủ Nữ Hoàng Phong Lưu Ngọc Kiều cũng là nhân vật khôn khéo tâm ngoan thủ lạt, dưới trướng có được một trăm bang chúng.

Dưới sự thống lĩnh của Lưu Ngọc Kiều thì nữ nhân trong Chu Tước bang có thể đánh nhau có thể liều mạng không kém gì đàn ông, thậm chí càng thêm ngoan độc.Trong Chu Tước bang chỉ có năm khẩu súng trường, trong khu vực này thực lực tuyệt đối hung hãn.

Hắc Hổ bang, Thanh Long bang cũng không muốn trêu chọc vào đám nữ nhân điên Chu Tước bang này.Chu Tước bang tin tức cực kỳ linh thông, đạt được tin tức Thanh Long bang tiêu diệt, lập tức phái một chi bộ đội đi tới phố Nam Sơn đoạt địa bàn của Vân Cường.

Chương 314: Nữ Hoàng Phong. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comMột nữ nhân dáng người bình thường, da thịt tuyết trắng nhưng mà trên mặt có một vết đao dài phá hủy tướng mạo mỹ nữ của nàng, Trịnh Vân của Chu Tước bang lúc này nhìn qua đội ngũ Vân Cường âm thanh vô cùng băng hàn nói:- Vân lão đại, anh muốn đi đâu?Sau lưng của Trịnh Vân là hai mươi ba người cầm dưa hấu đại, đại khảm đao trừng mắt nhìn chằm chằm vào Vân Cường, chỉ cần Trịnh Vân ra lệnh các nàng sẽ xông vào chém giết đám đàn ông Vân Cường này.Chu Tước bang có thể sống sót trong tận thế mà đàn ông không khác gì đàn sói này, cũng nói rõ các nàng có bổn sự.

Các nàng trong bang cực kỳ đoàn kết.

Trịnh Vân ra lệnh thì các nàng cho dù biết rõ sẽ chết cũng xông lên chiến đấu với địch nhân.Vân Cường nhìn Trịnh Vân, lạnh lùng cười cười, trực tiếp uy hiếp nói:- Trịnh Vân, Nhạc Trọng Nhạc lão đại muốn hợp nhất các người, lập tức đầu hàng hoặc là chết.Không đánh nữ nhân, không giết nữ nhân là lý luận của một đám thân sĩ trước tận thế mà thôi, bây giờ là tận thế thì không cần chú ý nhiều như vậy, nếu như nữ nhân ngăn cản bọn họ thì phải chết không thể nghi ngờ.- Nhạc Trọng?Trịnh Vân nhìn Vân Cường và nhìn qua bộ hạ Vân Cường cầm mười khẩu súng trường 03 thì nhướng mày.

Vân Cường có được mười khẩu súng trường 03 thì thực lực đại tiến, bang chúng Chu Tước bang các nàng chỉ cầm dưa hấu đao, nếu tiến lên chỉ sợ sẽ trực tiếp bị bắn thành cái sàng.Trịnh Vân chần chờ một hồi, nhìn qua Vân Cường nói ra:- Chuyện này tôi không làm chủ được, cần phải thỉnh Lưu tỷ tỷ tới nơi này, anh chờ một chút.Trình Ngọc nhìn Trịnh Vân và nhìn Vân Cường lạnh lùng nói ra:- Cô trở về đi, thời gian cho các người quyết định là một tiếng.

Một tiếng sau nếu không có quyết định thì tôi sẽ dẫn người giết vào.Nữ nhân đúng là vẫn chiếm được chút tiện nghi.

Trình Ngọc nhìn thấy hai mươi ba bang chúng Chu Tước bang cầm dưa hấu đao với ánh mắt kiên định, nếu như Trịnh Vân ra lệnh thì đám nữ nhân này sẽ xông lên ngay lập tức.

Hắn không muốn đại khai sát giới giết những nữ nhân này.Trịnh Vân buông lỏng một hơi, lập tức phái một nữ bang chúng chạy về tổng bộ của Chu Tước bang.- Đại tỷ làm sao bây giờ?Một nữ nhân dáng người ngâm đen, thân cao một mét tám, thô tay chân to, nữ nhân này là nhị muội Trương Lê Lê, nhìn qua nữ nhân dáng người thon gầy, ngực cong mông vểnh, mặt như hoa đào, mái tóc dài gợi cảm, chính là Nữ Hoàng Phong Lưu Ngọc Kiều.Lưu Ngọc Kiều là người không đơn giản, nàng không chỉ có năng lực còn là nữ nhân tâm cơ.

Nàng lúc mới tận thế đã lợi dụng mỹ mạo hấp dẫn nhiều nam nhân làm pháo hôi bán mạng cho mình, giúp nàng sống sót trong tận thế này.

Sau đó nàng lưu lạc qua không ít thế lực.

Không lâu sau nàng lợi dụng mỹ mạo và thế lực của mình, liên hợp hơn mười nữ nhân bị bắt nhận hết tra tấn và trộm toàn bộ vật tư của tiểu thế lực này trốn tới căn cứ thành phố SY và thành lập Chu Tước bang.Lưu Ngọc Kiều thập phần thông minh, nàng chuyên môn mời chào những nữ nhân sống sót nhận hết khi dễ, cho một ít bố thí nhỏ là nhận được toàn bộ hảo cảm của những nữ nhân này, đồng thời nghiêm khắc huấn luyện những nữ nhân này, huấn luyện các nàng trở thành tay chân còn điên cuồng hơn cả nam nhân.

Những nữ nhân mất hết tôn nghiêm, mất đi tất cả một khi được huấn luyện xong sẽ là bộ hạ trung thành của Lưu Ngọc Kiều.Lưu Ngọc Kiều chau mày và lặng lẽ suy nghĩ trong lòng.- Nhạc Trọng, dĩ nhiên là hắn.

Lúc này đúng là khó làm!Đại danh Nhạc Trọng thì Lưu Ngọc Kiều cũng nhận biết cách đây không lâu, nàng ở trong chính phủ thành phố SY cũng có người, tuy cấp bậc không cao lắm.

Nhưng mà tin tức thập phần linh mẫn.

Nhạc Trọng tiêu diệt cục trưởng cục thuế vụ Viên Dã Sơn cũng rơi vào trong tai của nàng.

Một kẻ dám giết cục trưởng cục thuế vụ mà không bị trừng phạt, muốn nghiền chết Chu Tước bang quả thực dễ dàng.- Tôi đi gặp hắn!Lưu Ngọc Kiều từ trên ghế đứng lên, trong hai mắt chớp động lên hào quang kiên định.

Thực lực trong tay của nàng không thể liều mạng với thế lực của Nhạc Trọng, biện pháp duy nhất chính là nàng tự mình đi thuyết phục Nhạc Trọng.- Đại tỷ, để em đi đi!Một nữ nhân mái tóc dài tú lệ, nhu nhược bờ eo nhỏ, da thịt tuyết trắng, tướng mạo tinh xảo, là một đại mỹ nhân tên là Lưu Man Ngọc đứng lên đi qua Lưu Ngọc Kiều nói.Một thế lực toàn bộ do nữ nhân tạo thành muốn tồn tại trong tận thế là một chuyện vô cùng gian nan.

Lưu Man Ngọc là tam tỷ chuyên phục trách quan hệ xã hội, nàng chính là người chuyên lôi kéo ô dù cho Chu Tước bang, chỉ có như vậy Chu Tước bang mới có thể cùng Hắc Hổ bang, Thanh Long bang cân đối.Bang phái không có ô dù thì không thể phát triển mạnh được, bất luận là thế lực nào cũng không thể so với chính phủ.

Mấy đội cảnh sát đã có thể hoàn toàn phá hủy thế lực này rồi.Lưu Ngọc Kiều vẻ mặt kiên nghị cất cao giọng nói:- Không được, lúc này chuyện này phải do tôi đi, bằng không Chu Tước bang chúng ta sẽ diệt vong.Lưu Ngọc Kiều nhìn qua hai tỷ muội và nói:- Nếu tôi không quay về thì các cô tán đi, nếu bọn họ vây quét thì các cô đầu hàng đi.- Đại tỷ!- Đại tỷ để em đi đi!...Lưu Man Ngọc, Trương Lê Lê đều nhìn qua Lưu Ngọc Kiều lớn tiếng kêu lên hy vọng nàng có thể cải biến chủ ý của mình.

Lưu Ngọc Kiều không quan tâm tới các nàng mà rời đi.Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Ngọc Kiều đứng trước mặt và thản nhiên nói:- Cô chính là bang chủ Chu Tước bang Lưu Ngọc Kiều?Đứng ở trước mặt của Nhạc Trọng là Lưu Ngọc Kiều toàn thân mặc bộ quần áo màu đen bó sát, ăn mặc ủng da màu đen, bên hông cầm một roi da dài, phối hợp với dáng người gợi cảm của nàng, thật sự là tràn ngập mị lực.Lưu Ngọc Kiều nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười, lộ ra nét phong tình vạn chủng, cực kỳ đẹp:- Đúng vậy, tôi chính là Lưu Ngọc Kiều.

Nhạc lão đại, lần này tôi tới đây là cầu ngài thả cho Chu Tước bang một con ngựa như Hắc Hổ bang, chỉ cần ngài thả Chu Tước bang một con ngựa, sau này Chu Tước bang nhất định sẽ là thiên lôi của ngài, sai đâu đánh đó.Tuy Lưu Ngọc Kiều không phải mỹ nữ tuyệt sắc như Trác Nhã Đồng, Chu Diễm Tuyết.

Nhưng mà mị lực của cô ta đã phát huy tới mức lớn nhất, nhất cử nhất động đều làm cho cô ta mang theo nét phong tình vạn chủng.

Cộng thêm nàng có khí chất nữ cường nhân, càng làm cho nam nhân có dục vọng chinh phục, nhưng mà những nam nhân có ý đồ chinh phục nàng đều biến thành gạch lót đường cho nàng giẫm lên.Nhạc d o w nlo.a d e-book .mới n,hấ t ,t.ại .kk.tr.uy-e,n,. co,m- Trọng lạnh lùng nhìn qua Lưu Ngọc Kiều, trong mắt không mang theo một tia thần thái nào cả:- Cái giá lớn này của cô lại không đủ lớn để có thể giúp Chu Tước bang tiếp tục tồn tại!Trong hậu cung của Nhạc Trọng mỹ nữ tuyệt sắc có ba người, bản thân của hắn cũng không phải loại nam nhân gặp mỹ nữ sẽ loạn tâm trí.

Mị lực của Lưu Ngọc Kiều không có bao nhiêu tác dụng với hắn.Lưu Ngọc Kiều nhìn qua Nhạc Trọng không bị mị lực của nàng làm rối loạn, rốt cục ném đòn sát thủ ra ngoài: Chương 315: Nữ Hoàng Phong. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Viên đạn, không biết ngài có hứng thú với việc chế tạo đạn hay không?- Cô biết chế tạo đạn?Nghe được Lưu Ngọc Kiều nói thì hai mắt của Nhạc Trọng tỏa ra thần thái khác thường, ánh mắt nhìn qua Lưu Ngọc Kiều cũng khác trước.- Không, tôi không biết!Nhìn thấy át chủ bài của mình hữu hiệu, Lưu Ngọc Kiều mỉm cười, tiếp tục nói:- Nhưng mà tôi biết người biết chế tạo đạn!Rốt cuộc Nhạc Trọng lộ ra vẻ tươi cười nói:- Rất tốt, chỉ cần cô giao người này cho tôi, tôi sẽ bỏ qua cho Chu Tước bang các cô, trong phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp ba đường này đều là địa bàn của tôi.

Chu Tước bang các người phải rời khỏi nơi này.Đạn dược là đồ vật cực kỳ khó chế tạo ra đấy.

Nhạc Trọng hiện tại đã có thể phục chế viên đạn, đương nhiên số lượng không nhiều lắm.

Thế nhưng mà chế tạo viên đạn mới thì hắn không có kỹ thuật này.

Phục chế viên đạn cũng có nhiều khiết điểm, trong đó viên đạn được phục chế có tầm bắn hạn chế hơn trước nhiều.

Hơn nữa uy lực xạ kích cũng giảm xuống, không có bao nhiêu tác dụng với tang thi, nhưng mà chế tạo viên đạn mới chính là nhân tố kiềm hãm thế lực của Nhạc Trọng phát triển.

Nếu như Nhạc Trọng có thể chế tạo ra viên đạn, thế lực của hắn đạt được tăng cường thật lớn.

Mà Chu Tước bang có kỹ thuật chế tác viên đạn chính là mấu chốt.- Nhạc lão đại, tôi có thỉnh cầu.Lưu Ngọc Kiều tiếp tục chớp chớp đôi mắt vũ mị, cười nói:- Tôi hy vọng Chu Tước bang có thể như Hắc Hổ bang, Chu ra sức hiệu lực cho ngài.

Chu Tước bang tuy sức chiến đấu không so sánh với bộ đội của ngài được, nhưng mà chúng tôi có tin tức linh thông.

Nếu như ngài cần chúng tôi nguyện ý làm tai mắt cho ngài.- Tốt!Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Ngọc Kiều và mỉm cười đáp ứng yêu cầu của nàng.

Đây là một nữ nhân thông minh, nàng biết rõ làm cách nào sống sót trong tận thế này.Có Nhạc Trọng làm chỗ dựa, Lưu Ngọc Kiều và Chu Tước bang có thể phát triển thật tốt.

Trong tận thế này không có một chỗ dựa lớn thì khó làm được gì, chỉ có mặc người ta khi dễ.Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Ngọc Kiều ra lệnh:- Tôi giao cho cô một nhiệm vụ, trong vòng năm ngày phải quét sạch toàn bộ du côn lưu manh, lừa đảo ăn trộm tr u y,ện đ ược c opy tại kktru y.e-n . c om ở phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp đưa tới chỗ của tôi.

Tôi cho các người mười khẩu súng trường 03, ba trăm viên đạn súng trường, hơn nữa phái cao thủ giúp các người áp trận ngăn cản người phản kháng.- Vâng, Nhạc lão đại, tôi nhất định hoàn thành nhiệm vụ này.Lưu Ngọc Kiều hưng phấn ứng một tiếngLúc này Hắc Hổ bang Vân Cường cũng nhận được nhiệm vụ giống như vậy.Trong năm ngày, Hắc Hổ bang, Chu Tước bang hai bang phái liên hợp lại càn quét toàn bộ phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp, đem những tên du côn lưu manh, lừa đảo ăn trộm đều đưa tới chỗ của Nhạc Trọng.

Bọn họ là một đám rắn rít địa phương, đối với khu vực này cực kỳ hiểu biết, những du côn lưu manh, lừa đảo ăn căn bản không trốn được tai mắt của bọn họ.

Năm ngày sau đó toàn bộ phố Hưng Long, phố Nam Sơn, phố Hưng Nghiệp biên thành không ngặt của rơi, đêm không cần đóng cửa, trị an hài lòng.Những tên du côn lưu manh, lừa đảo ăn trộm ác bá thì trực tiếp biến thành người ở, bị Nhạc Trọng bảo đi thanh lý rác rưởi và các đồ dơ bẩn trên đường phố, đại bộ phận nước động, mùi hôi thối trên ba con phố được quét sạch.

Những người tùy tiện đại tiểu tiện, tùy tiện ném rác bị Nhạc Trọng trực tiếp bắt lại, ném vào trong doanh người ở, quét sạch đường đi.

Rất nhanh không có kẻ nào dám tùy tiện đại tiểu tiện và ném rác bừa bãi.

Vệ sinh ba con phố trở nên sạch sẽ hơn rất nhiều.Nhạc Trọng sau khi quét sạch các bang phái trong ba con phố không còn.

Không lâu thì thành lập tám bang phái trên ba con phố này, mỗi bang phái đều chiêu mộ năm sáu chục tay chân, tám bang phái tổng nhân số vượt qua năm trăm người.Sau khi tám bang phái này thành lập không bao lâu, liền xin chính phủ thành phố SY được tìm kiếm vật tư.

Đạt được phê chuẩn thì tám bang phái này dẫn người đi ra khỏi thành phố SY, sau đó đại bộ phận biến mất không thấy gì nữa, chỉ có rải rác mấy người trở về mà thôi.Sau khi tiêu diệt tám bang phái, không lâu lại thành lập tám bang phái, rất nhanh lại chiêu mộ mấy trăm người sống sót, qua một thời gian ngắn những bang phái này xin phép rời khỏi thành phố SY đi tìm vật tư, lại biến mất không thấy gì nữa.

Thông qua phương thức như vậy Nhạc Trọng lặng lẽ đem người sống sót trong thành phố SY di chuyển ra ngoài.Nhạc Trọng nhìn qua thấy nam nhân tên Cao Minh chừng ba mươi bảy tuổi dáng người gầy yếu, lộ ra nét nhã nhặn noi ra:- Anh biết chế tạo đạn?Cao Minh nhìn qua Nhạc Trọng có chút sợ hãi nói ra:- Tôi xác thực biết chế tạo đạn.

Nhưng mà không có khí cụ và tài liệu thì không cách nào chế tạo đạn được.Chế tạo viên đạn là một chuyện không đơn giản, nếu như không có tài liệu và máy móc tương ứng thì không cách nào chế tạo được.Nhạc Trọng nhìn qua Cao Minh tiếp tục hỏi:- Ở đâu có máy móc mà anh cần?Cao Minh thao thao bất tuyệt nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Thành phố Lũng Hãi, tôi là tổng thanh tra kỹ thuật của nhà máy xxx tại thành phố Lũng Hãi.

Trong nhà máy xxx có nguyên bộ máy móc chế tạo đạn, hơn nữa còn có nguyên liệu chế tạo trăm vạn đạn.

Trừ chuyện đó ra, máy móc trong nhà máy xxx có thể chế tạo nòng súng.Nhạc Trọng từ trong miệng Cao Minh biết được tại thành phố Lũng Hãi có nhà máy chế tác viên đạn, pháo cối, lựu đạn và chế tạo vũ khí.

Nếu như đánh hạ thành phố Lũng Hãi thì thế lực công nghiệp quân sự của Nhạc Trọng sẽ đạt được bước phát triển thật lớn.- Có nên phát động công kích vào thành phố Lũng Hãi, đánh chiếm thành phố Lũng Hãi hay không?Nghe Cao Minh nói thì Nhạc Trọng lẳng lặng thầm nghĩ.Trước mắt Nhạc Trọng dùng binh có bảy doanh, đều chia quân ra ngoài tiêu diệt tang thi ở bốn phia, mỗi lần chỉ xuất động ba doanh, bốn doanh còn lại đóng lại ngăn ngừa căn cứ thành phố SY đột nhiên tiến công.Nếu như quy mô dùng minh với thành phố Lũng Hãi, căn cứ thành phố SY đột nhiên xuất binh sau lưng Nhạc Trọng và đâm hắn một đao, vậy thì Nhạc Trọng sẽ nguy hiểm.

Nội thành của thành phố Lũng Hãi có bảy mươi vạn tang thi, đó cũng không phải là số lượng nhỏ, hơn nữa hiện tại tang thi không ngừng tiến hóa, cũng không phải dễ dàng tiêu diệt như vậy.Lúc trước quân đội thành phố SY dễ dàng thu phục thành phố là do lúc đó tang thi vời mới xuất hiện, hơn nữa đẳng cấp còn rất thấp.

Hiện tại tang thi không ngừng tiến hóa, hiện tại bảy mươi vạn tang thi so với bảy mươi vạn vừa tận thế không chỉ mạnh hơn mười lần, Nhạc Trọng muốn đánh chiếm thành phố Lũng Hãi và tiêu diệt tang thi là chuyện không dễ dàng.Do dự một hồi, Nhạc Trọng vẫn buông tha xuất binh đanh chiếm thành phố Lũng Hãi.

Căn cứ thành phố SY uy hiếp với hắn quá lớn.- Sau khi anh quay về huyện Thanh Nguyên thì tôi bổ nhiệm anh làm trung úy chủ nhiệm phân xưởng sản xuất.

Anh quay về huyện Thanh Nguyên thì lập tức bồi dưỡng ra một đám nhân tài chế tác công nghệ quân sự.

Chương 316: Ám sátChỉnh sửa : kktruyen.com- Chuyên môn dạy lý luận cũng được.

Chờ ta tôi lấy được máy móc thì lập tức khởi đông, chỉ cần tạo ra viên đạn, tôi sẽ bổ nhiệm anh làm phó chủ nhiệm bộ quân nhu, quân hàm tấn chức thượng úy.

Nếu như có thể chế tác đạn pháo, tôi sẽ bổ nhiệm anh làm bộ trưởng bộ quân nhu, quân hàm thiếu tá.

Chỉ cần anh làm tốt thì anh muốn quan tôi cho quan, muốn nữ nhân tôi cho anh nữ nhân!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Cao Minh nói ra từng câu.Hai mắt Cao Minh lệ nóng chảy ròng ròng, lớn tiếng nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ:- Cảm ơn Nhạc lão đại, cám ơn Nhạc lão đại, tôi nhất định sẽ đem hết toàn lực hiệu lực cho ngài.Cao Minh là nhân tài kỹ thuật, trừ phi gặp Bá Nhạc, nếu không chính là cặn bã, còn không bằng nông dân.

Ít nhất nông dân có khí lực lớn hơn hắn, cũng có thể đánh nhau và liều mạng.

Trong tận thế cần đánh nhau thì nông dân được trọng dụng hơn nhân viên kỹ thuật như hắn.(*Bá Nhạc sống vào thời nhà Chu, trước xa Hàn Dũ.

Song nhờ có Hàn Dũ thì “danh” Bá Nhạc mới được nhiều người biết đến.

Thiên lý mã vốn có trước Bá Nhạc.

Song nhờ có Bá Nhạc, “danh” thiên lý mã mới được nhiều người nghe đến.)Thời điểm chưa gặp Nhạc Trọng trước khi, Cao Minh vẫn trải qua sinh hoạt đói nhiều hơn no, nếu không phải Nữ Hoàng Phong Lưu Ngọc Kiều thỉnh thoảng tiếp tế cho hắn, chỉ sợ hắn hiện tại đã biến thành đống xương khô.Ánh mắt Lưu Ngọc Kiều vô cùng chuẩn, nàng biết rõ loại người tài giỏi như Cao Minh đối với bang phái binh thường chỉ là cặn bã.

Nhưng mà với những thế lực căn cơ ổn định và ánh mắt nhìn xa lại là bảo bối khó có được.

Bởi vì ánh mắt sắc bén nên Chu Tước bang còn tồn tại và Nhạc Trọng đạt được Cao Minh là nhân tài kỹ thuật xuất sắc.An bài Cao Minh xong, Nhạc Trọng bước nhanh đi ra ngoài.- Di chuyển sang bên phải!Nhạc Trọng đi tới gần sông Tư, nhìn thấy Trần Thạch Đầu đang chỉnh huấn bốn trăm người sống sót mới thu nhận.Trần Thạch Đầu trải qua không ngừng huấn luyện đã trở thành một quân nhân ưu tú, hắn với chuyện huấn luyện tân binh này làm cực kỳ dễ dàng.

Bởi vậy Nhạc Trọng đặc biệt đưa hắn tới đây huấn luyện những người sống sót này.Bốn trăm người sống sót mặc quân phục màu xanh mạ thống nhất, dựa theo lệnh của Trần Thạch Đầu không ngừng tiến hành tập luyện chăm chỉ.

Bọn họ gia nhập bộ đội thế lực của Nhạc Trọng thì mỗi ngày đều được ăn no, thỉnh thoảng còn có thịt ăn, chuyện này làm cho bọn họ vô cùng cảm kích Nhạc Trọng, huấn luyện cũng càng cố gắng hơn nữa.

Phải biết rằng có quá nhiều người ở bên ngoài đỏ mắt với vị trí của bọn họ bây giờ đấy, một khi bọn họ bị loại bỏ sẽ có vô số người muốn điền vào.Nhạc Trọng đi đến một đường phố, chỉ thấy con phố trước kia tanh hôi ngập trời thì bây giờ lại không còn mùi hôi nào, càng sạch sẽ ngăn nắp.

Trước kia tùy ý là có thể nhìn thấy chất thải của nhân loại và rác rưởi thì bây giờ không thấy gì nữa, cả đường đi vô cùng sạch sẽ.- Mục tiêu đã xuất hiện!Thời điểm Nhạc Trọng một mình một người đi trên đường phố thì ở đám người Tô Thần ẩn nấp ở nơi này suốt bảy ngày giống như con sói nhìn chằm chằm vào.Đột nhiên lúc này Nhạc Trọng cảm giác được nguy hiểm chấn động, hắn lập tức phát động Ảnh Bộ điên cuồng lui lại thật nhanh.Ba tiếng súng nổ vang, ba viên đạn súng ngắm từ cao điểm xa xa bắn tới, đan vào các hướng của Nhạc Trọng mà bắn.Nhạc Trọng phản ứng nhanh tới cực điểm, nhưng mà trong ba tên súng ngắm có hai tên là cao thủ bắn tỉa nhất lưu của quân đội, một tên còn lại chính là siêu cấp bắn tỉa.Nhạc Trọng né qua hai viên đạn bắn lén, nhưng mà viên đạn cuối cùng lại bắn vào giáp giai của Nhạc Trọng.

Uy lực của đạn súng ngắm là đạn xuyên giáp, có lực xuyên thấu cực mạnh, mặc dù Nhạc Trọng mặc áo giáp da Hắc Lân Hung Trư cấp hai và các loại giáp khác, nhưng mà trúng một viên đạn súng ngắm cũng lệch xương đấy.Cũng bởi vì thân thể của Nhạc Trọng đủ mạnh, nếu là người bình thường, cho dù mặc nhiều áo giáp như vậy thì vai phải cũng bị lực trùng kích làm nát vụn, ngược lại vô pháp nhúc nhích.

Nhưng mà xương cốt trên vai phải của Nhạc Trọng cũng có cây gãy cho nên không có biện pháp nhúc nhích.Sau một kích đắc download PRC mới nhất tại kktruyen.com thủ, Tô Thần mang theo tám cao thủ giết về phía Nhạc Trọng.Trừ chuyện đó ra, còn có hai gã tên cao thủ từ phương xa phóng tới, nhìn thấy Nhạc Trọng bắt đầu phát động kỹ năng thì ngâm xướng ma pháp.

Những kỹ năng ma pháp trong hệ thống thần ma có thời gian ngâm xướng rất lâu, nhưng mà uy lực một kích của nó lại cực lớn, một khi ma pháp của bọn họ ngâm xướng xong và bắn ra, cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng bị tiêu diệt.Nhạc Trọng nhìn thấy hai tên đang ngâm xướng kỹ năng ma pháp, trong mắt hiện ra hàn quang, tay trái cầm một khẩu súng trường 03 bắn quét qua bọn ngâm xướng ma pháp.Làn đạn dày đặc bắn quét qua phía hai tên đang ngâm xướng ma pháp, đột nhiên lúc này có một con gấu to mọng hiện ra trước mặt hai tên đang ngâm xướng ma pháp ngăn cản làn đạn dày đặc.

Đó là kỹ năng Triệu Hoán Thú của một tên thích khách triệu hoán ra ngăn cản xạ kích của Nhạc Trọng.Tô Thần mang theo tám tên cao thủ phát động công kích vào phía Nhạc Trọng, hai tay dùng sức vỗ một cái, cây gai đất từ dưới thân của Nhạc Trọng bắn ra, đâm vào háng của hắn.Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, thân hình lóe lên, né qua gai đất đột nhiên xuất hiện này, giơ súng lên bắn điên cuồng vào đám thích khách Tô bên này.Người cường hóa cũng là nhân loại, trừ số ít có được kỹ năng phòng ngự biến thái ra, súng ống đối với bọn họ vẫn có uy hiếp to lớn.Mà trong đội ngũ thích khách của Tô Thần có một tên người cường hóa bước lên phía trước, vung tay lên pháp động kỹ năng thao túng niệm động lực.

Viên đạn của Nhạc Trọng bắn tới thì bị bình chướng niệm động lực của hắn ngăn cản.Ba tên thích khách hệ nhanh nhẹn cũng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, di động cao tốc, bọn họ tay cầm dao găm, từ bốn phương tám hướng phong tỏa các hướng né tránh của Nhạc Trọng đánh tới.Một tên thích khách có kỹ năng thao tác súng ống đã cầm lấy một khẩu súng trường 05 nhắm thẳng về phía Nhạc Trọng.Hai tên thích khách hệ sức mạnh cũng phát động kỹ năng, mỗi một tên đều cầm một đại chùy nặng mấy trăm cân, Lang Nha bổng các loại vũ khí nặng oanh kích về phía Nhạc Trọng.Mà đại thiết chùy, Lang Nha bổng vũ khí nặng này lại rất thích hợp với đám người hệ sức mạnh dùng khi đối chiến với nhân loại, một cây Lang Nha bổng dài hai mét oanh xuống, mặc cho kiếm pháp, đao pháp tinh diệu cũng không làm được gì cả.Tô Thần hai mắt lạnh lùng nhìn qua con mồi là Nhạc Trọng bên này, tùy thời chuẩn bị phát động một kích kinh thiên động địa.Hư không thoáng hiệnNhạc Trọng trước tiên phát động kỹ năng này, bạch cốt lập tức từ hư không phương xa xuất hiện ngăn cản trước người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật mặc cốt giáp toàn thân Súng tiểu liên 05 bắn lên cốt giáp của hắn và bị ngăn cản ở bên ngoài.Cánh tay phải của Nhạc Trọng tạm thời bị súng ngắm phế bỏ, sát thủ giảng súng chống tăng của hắn hiện tại không thể sử dụng được.

Chương 317: Thắng thảm. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comHai mắt của hắn lúc này nhìn qua tên thích khách có kỹ năng thao tác súng ống và phát động Khủng Cụ Thuật, tinh thần uy áp cường đại lập tức tiến vào trong óc của tên này, tên thích khách này bị sợ hãi bao phủ thân thể, hai mắt tràn ngập hoảng sợ té trên mặt đất, vẻ mặt vặn vẹo chết đi.Nắm ngón tay của Nhạc Trọng mở ra, ba cây gai xương nhanh như thiểm điện đâm thẳng vào ba tên thích khách hệ nhanh nhẹn.Trong mắt ba tên thích khách hệ nhanh nhẹn hiện ra thần sắc hoảng sợ, điên cuồng tránh lui, ý đồ tránh né gai xương đuổi giết, nhưng mà tốc độ của bọn họ nhanh cũng không nhanh bằng gai xương, cơ hồ là trong nháy mắt ba tên thích khách này bị đâm vào tim, đầu lâu, yết hầu, sau đó té trên mặt đất giãy dụa vài cái và chết đi.Thừa dịp Nhạc Trọng tiêu diệt bốn tên thích khách hệ nhanh nhẹn, hai tên thích khách hệ sức mạnh huy động Lang Nha bỏng và đại thiết chùy đập về phía Nhạc Trọng bên này, hung hăng đánh một kích vào người Nhạc Trọng.

Nếu như bị bọn họ oanh trúng, cho dù Nhạc Trọng mặt cốt giáp trên người cũng phải bị thương không nhỏ.Nhạc Trọng điểm chân một cái, thân hình chớp động, hắn tránh qua một bên.Nhạc Trọng vừa mới nhảy qua bên cạnh một bước, tên có kỹ năng sở trường bắn tỉa đã bắn tới ngay bên cạnh.Một viên đạn xuyên giáp đã bắn lên người của Nhạc Trọng, bắn ở bên hông và bắn nát một mảnh cốt giáp.Ở xa muốn bắn lén là một chuyện cực kỳ khó khăn, tên bắn tỉa này trước tận thế là một cao thủ bắn tỉa, sau khi có được kỹ năng sở trường bắn tỉa và tăng thêm một điểm kỹ năng cường hóa vào, kỹ thuật bắn tỉa của hắn đã đạt tới trình độ đáng sợ, ngay cả chuyện bắn lén cự ly siêu xa mà hắn thuần thục thì đó là chuyện vô cùng đáng sợ.Hai tên súng bắn tỉa không ngừng bắn lén, nhưng mà bọn họ không làm được chuyện biến thái như tên cao thủ kia, viên đạn bắn tỉa chỉ bắn lên bên cạnh Nhạc Trọng mà thôi, một bên tạo áp lực tâm lý nặng nề cho Nhạc Trọng, một bên áp súc không gian hoạt động của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hít sâu một hơi, cảm giác nguy hiểm điên cuồng báo động cho hắn là ở phương xa có một tên cao thủ bắn tỉa vô cùng đáng sợ đang chờ đợi.

Không cẩn thận là bị bắn tỉa làm trọng thương, đây là lần ám sát đáng sợ nhất trong đời của hắn.

Nhân loại so với thú biến dị, tang thi thì thông minh hơn nhiều lắm, mặc dù những thích khách này thực lực mỗi tên không bằng hắn, nhưng mà sau khi liên hợp lại thì cũng áp hắn không thở nổi.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, giống như quỷ mỵ phóng vào trong một con hẻm nhỏ, hắn có nắm chắc trong vòng hai chiêu giết được hai tên cao thủ hệ sức mạnh này, nhưng mà thời điểm hắn giết hai tên hệ sức mạnh thì hai tên phát kỹ năng ma pháp sẽ bắn lên người của hắn.Kỹ năng ma pháp còn biến thái hơn kỹ năng khác rất nhiều, biện pháp ứng phó tốt nhất là trước khi bọn chúng phát động kỹ năng thì tiêu diệt đi.

Nếu như thời điểm chúng phát động kỹ năng thì Nhạc Trọng cũng phải đau đầu.Tốc độ của Nhạc Trọng cực kỳ mau lẹ, chỉ có người tiến hóa hệ nhanh nhẹn hoặc là người cường hóa dồn điểm cường hóa vào nhanh nhẹn mới có tốc độ vượt qua hắn.

Đám người Tô Thần không có mấy người có tốc độ vượt qua Nhạc Trọng cả.Đúng lúc này hai mắt Tô Thần hàn quang chớp động, hắn nhìn qua Nhạc Trọng và phát động kỹ năng thao túng trọng lực được hắn cường hóa một lần.Trong chớp mắt Nhạc Trọng đã cảm thấy thân thể của hắn trầm xuống, trọng lực gấp ba lần áp lên người, hắn cất bước vô cùng gian nan, tốc độ cũng chậm đi một nửa.- Đáng chết!Trong mắt của Nhạc Trọng hiện ra hung quang, dùng tốc độ hiện tại của hắn muốn xuyên qua con phố lao vào trong hẻm nhỏ thì không thể nghi ngờ sẽ biến thành bia ngắm cho tên cao thủ bắn tỉa.

Mà dưới sự truy đuổi của bọn người Tô Thần và mấy tên bắn lén đuổi theo không bỏ, hắn chỉ sợ trốn vào trong cái hẻm nhỏ sẽ phải trả cái giá lớn thảm trọng.Tô Thần này phối hợp ám sát với tiểu đội ám sát cực kỳ thuần thục và tàn nhẫn, hoàn toàn đem đủ loại phản ứng của Nhạc Trọng tính trước, hơn nữa làm ra đủ loại bố trí nhắm vào hắn, đem Nhạc Trọng bức vào trong tuyệt lộ.- Muốn giết tao thì bọn mày phải dùng mạng mà đền!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc điên cuồng, thân hình lóe lên, quay người tiến tới gần hai tên cường hóa hệ sức mạnh.Nhìn thấy Nhạc Trọng xông lại, hai gã hệ sức mạnh cầm Lang Nha bổng, đại thiết chùy hiện ra thần sắc vui mừng, huy động binh khí nặng trong tay nghiền áp đánh về phía Nhạc Trọng bên này.

Dùng tốc độ của Nhạc Trọng hiện tại muốn né công kích của chúng là không thể nào.Nhạc Trọng cũng không có ý tránh né, trong chớp mắt hắn phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một cổ tinh thần uy áp cuồng bạo khuếch tán ra ngoài, bị Khủng Cụ Thuật ảnh hưởng cho nên hai tên thích khách hệ sức mạnh lâm vào khủng hoảng, tinh thần của bọn chúng quá kém cho nên không cách nào ngăn được uy áp bao phủ, trực tiếp bị sợ phá lá gan ngã xuống đất bỏ mình.Nhạc Trọng dùng Khủng Cụ Thuật cũng lan tới gần Tô Thần, nhưng mà tinh thần của Tô Thần tuy kém xa không bằng Nhạc Trọng, thực sự cũng không thấp.

Tô Thần chỉ cảm thấy đầu đau đớn, lập tức thân hình nhanh chóng lùi lại phía sau.Nhạc Trọng đang muốn tiến lên đuổi giết Tô Thần, tên người cường hóa thao túng kỹ năng khống chế đất đặt tay xuống đất, một đạo gai đất bén nhọn đập lên người của Nhạc Trọng, ngăn cản Nhạc Trọng truy kích.Nhạc Trọng tay phải mở ra, một gai xương bắn ra ngoài, gai xương kéo dài, chèo chống hắn như mũi tên tiến tới gần Tô Thần bên này.Tên thích khách cầm súng trường 05 lao lên và ném lựu đạn qua phía của Nhạc Trọng.Oanh một tiếng vang thật lớn, lựu đạn nổ tung trước người của Nhạc Trọng, sóng xung kích mang theo rất nhiều viên đá đụng lên người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trước tiên làm ra phản ứng né tránh, nhưng mà vẫn bị sóng xung kích quét tới, vô số mảnh đạn gim lên cốt giáp của hắn.

Sóng xung kích của lựu đạn với hắn mà nói không có ảnh hưởng gì cả.- Đi chết đi!Nhạc Trọng thân thể ở giữa không trung, nhìn qua tên thích khách cầm súng trường 05, lần nữa phát động Khủng Cụ Thuật.Trên mặt tên thích khách cầm súng trường 05 vẻ mặt vặn vẹo điên cuồng, cuộn mình thành một đoàn, yết hầu mở ra muốn hò hét cái gì đó nhưng mà không thể nói ra lời nào, nhổ ra một ngụm máu tươi và chết rất quỷ dị.Nhìn thấy một màn này, tên thích khách thao túng niệm lực và tên thích khách thao túng gai đất hiện ra thần sắc hoảng sợ, bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy thủ đoạn giết người như thế này.Đúng lúc này hai tên thích kỹ ở xa xa đã ngâm xướng ma pháp hoàn tất, bọn họ ở xa xa phát động kỹ năng cấp hai hỏa cầu và đại phong nhận, năm đoàn tiểu hỏa cầu cùng một đạo đại phong nhận chém về phía của Nhạc Trọng.Ma pháp trong hệ thống thần ma có đặc tính truy tung, chỉ cần tinh thần lực tập trung mục tiêu và sau khi thi pháp hoàn tất, những ma pháp kia sẽ tự hành lao về downlo,ad, eb,oo,k -m ớ,i nhấ t tại k ktr uy.en-.com. phía mục tiêu của mình.

Chính vì đặc tính như vậy cho nên Tô Thần mới có thể chọn hai tên thích khác có kỹ năng ma pháp cường hoành truy kích Nhạc Trọng.

Chương 318: Thắng thảm. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Phá cho ta!Nhạc Trọng đối mặt với hỏa cầu và đại phong nhận mạnh mẽ xông tới, trong mắt hiên ra vẻ điên cuồng, hắn phát động kỹ năng ma viêm, tay phải của hắn mở ra, trong một chớp mắt hắn tiêu hao 50 điểm tinh thần và 20 điểm thể lực tạo ra một bức tường ma viêm cuồng bạo ngăn cản hỏa cầu và đại phong nhận phóng tới.Cho dù đại phong nhận và hỏa cầu bị ma viêm xé rách phong bạo suy yếu đi thật nhiều.

Nhưng cuối cùng chúng lại là ma pháp trải qua một lần cường hóa, mặc dù đã bị trùng trùng điệp điệp suy yếu, chúng vẫn phá tan phong tỏa của ma viêm lao thẳng về phía Nhạc Trọng, đánh lên người của Nhạc Trọng, chỉnh sửa bởi kktruyen.com oanh hắn bay ra xa bảy mét, trùng trùng điệp điệp đâm vào vách một gian phòng, oanh ra một động lớn và đât đá bắn ra bốn phía.Năng lực hỏa hệ là công kích mạnh mẽ, năng lực băng hệ nặng ở phòng ngự.

Nếu như Nhạc Trọng có kỹ năng băng hệ, như vậy dùng thân phận người tiến hóa hệ tinh thần như hắn thì có thể dùng ma pháp băng hệ ngăn cản hỏa cầu và phong nhận trùng trùng điệp điệp.

Lực pháp hoại của ma viêm cuồng bạo nhưng mà lực phòng cự cũng thật thấp, không cách có tác dụng phòng hộ quá nhiều.Tô Thần nhìn thấy Nhạc Trọng bị hai ma pháp mạnh mẽ đánh trúng, thân hình chớp động, nhanh chóng tiến lên chỗ Nhạc Trọng biến mất.

Hắn một mặt là xác nhận sinh tử của Nhạc Trọng, một mặt khác nếu như Nhạc Trọng không chết thì hắn sẽ bồi thêm một đao giết chết Nhạc Trọng ngay.Tô Thần đã không có quá nhiều thời gian.

Bọn họ ở chỗ này huyên náo thanh thế thật lớn, bộ hạ của Nhạc Trọng nhanh chóng đuổi tới.

Một khi bộ hạ của Nhạc Trọng chạy tới nơi này, Nhạc Trọng vừa rồi không có chết thì ám sát của bọn họ lần này xem như thất bại.Tô Thần vừa mới vọt tới cái động lớn thì gai xương bén nhọn trong bụi mù bay ra ngoài, trực tiếp đâm vào đầu của Tô Thần.Mắt thấy gai xương sắp đâm xuyên đầu của Tô Thần thì tên thao túng niệm lực phát động kỹ năng, một tầng bình chướng ngăn ở trước người của Tô Thần, ngăn cản gai xương bén nhọn đoạt mạng này.Nhạc Trọng thoáng cái từ trong đống gạch vụn này đi ra ngoài, mặt ngoài cốt giáp trên người của hắn bị hủy, tóc của hắn cháy sạch, trên người đầy lỗ đen bị cháy, lông mi cũng bị ngọn lửa làm tổn thương, trên mặt đầy vết cháy khó coi, ở ngực của hắn thì cốt giáp bị chém ra một cái lỗ thật to, cũng may hắn sử dụng áo giáp da Hắc Lân Hung Trư cấp hai đủ cứng cỏi, chỉ bị đại phong nhận chém ra một dấu bạch ngân mà thôi.Nhạc Trọng từ trong đống gạch vụn nhảy ra ngoài, chỉ cảm thấy mặt của hắn vô cùng đau đớn, giống như có người dùng nước sôi mỗi thời mỗi khác đang rót thẳng vào mặt.

Cường độ thân thể cao đã cứu mạng của hắn lần nữa, nếu như cường độ thân thể của hắn thấp hơn 60, chỉ sợ lúc này bị hỏa cầu và đại phong nhận tiêu diệt rồi.- Tao muốn nhìn bình chướng niệm lực của mày có thể ngăn cản một kích này hay không?Hung quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, ma viêm ở tay phải hiện ra, hắn hao phí hai mươi điểm tinh thần hóa thành một cây thương, hắn dùng lực ném đi, trường thương ma viêm này ném thẳng vào tim của tên thao túng niệm lực..Tên thao túng niệm lực làm cho Nhạc Trọng cực kỳ chán ghét, nếu không có hắn tồn tại, Nhạc Trọng có rất nhiều lần tiêu diệt toàn bộ đám thích khách.Trong nội tâm thê thao túng niệm lực hoảng sợ, duỗi hai tay ra, hắn muốn ngăn cản trường thương ma viêm.Nhạc Trọng ngưng tụ thường trương ma viêm đánh lên bình chướng niệm lực của hắn, lập tức bộc phát lực phá hoại khủng bố, ngạnh sanh sanh xé rách phòng hộ của bình chướng niệm lực và xuyên qua, chợt bộc phát hỏa diễm khủng bố, đầu lâu của tên này bị cháy.- Ah!Tên người cường hóa này lập tức hét thảm một tiếng, đã bị ma viêm khủng bố này bao phủ, không ngờ trực tiếp bị ma viêm đốt thành tro tàn.Trong mắt Tô Thần có hàn quang lóe lên, trực tiếp đưa tay, muốn đem một quả lựu đạn khoai lang ném qua phía Nhạc Trọng.Tay của Nhạc Trọng lật một cái, một cây súng máy 03 hiện ra trong tay, hắn giơ súng bắn điên cuồng về phía của Tô Thần.Tô Thần không tránh không né, thân thể của hắn lúc này có một đoàn thánh quang hiện ra, thánh quang này ngăn cản toàn bộ viên đạn súng trường 03 bắn về thân thể của hắn.Tô Thần vung tay lên, quả lựu đạn khoai lang này ném qua phía Nhạc Trọng.Oanh một tiếng vang thật lớn, Nhạc Trọng mặc dù hết sức né tránh, thế nhưng mà dưới trọng lực gấp ba lần, hành động quá mức chậm chạp, bởi vậy hắn vẫn bị lựu đạn khoai lang oanh kích bay ra năm mét, vô số mảnh đạn văng ra, có bốn miếng cắt qua má của Nhạc Trọng làm hắn đau đớn.Nhạc Trọng nhìn qua Tô Thần chỉ một ngón tay, một đoàn hỏa cầu, một quả băng trùy lăng không hiện ra, hung hăng oanh lên thánh quang bảo hộ Tô Thần.Thánh quang bảo hộ Tô Thần cũng có hạn mức phòng hộ cao nhất, bị một đoàn hỏa cầu, một quả băng trùy liên tiếp oanh kích thì thánh quang rung rung và chợt biến mất.Tô Thần vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt chớp động thần sắc điên cuồng, hắn biết rõ chính mình chạy không khỏi đuổi giết của Nhạc Trọng.

Hắn cũng không có muốn chạy trốn, hắn dùng hết sức nhanh chóng lao thẳng qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng bước qua bên cạnh một bước, tay phải lật một cái và gai độc hiện ra, hắn bắn ba phát vào Tô Thần.Ba phát gai độc bắn vào đầu của Tô Thần, trực tiếp bắn nổ đầu của Tô Thần, máu và óc bay tứ tung.Quả lựu đạn khoai lang ở cách Nhạc Trọng khôn xa nổ tung, khí nóng rực bao phủ làm Nhạc Trọng đụng lên vách tường cách đó bảy mét, một mảnh lựu đạn đâm vào má của hắn, làm gương mặt của hắn nhiều thêm miệng vết thương thật sâu.- Gia hỏa thật khó quấn!Nhạc Trọng ho ra một ngụm máu tươi, đứng lên và đi tới bên người Tô Thần bị bắn chết, trong nội tâm cũng đánh giá cao thằng này.

Tô Thần này ngoan độc và hung ác với Nhạc Trọng, đối với bản thân của mình cũng hung ác, một chút đường lui cũng không lưu.

Nếu không phải Nhạc Trọng là một người tiến hóa mạnh mẽ, lúc này dưới thủ đoạn kín kẽ và ngoan độc đã chết từ lâu rồi.Tiêu diệt Tô Thần xong thì thân hình của Nhạc Trọng chớp động, hắn phóng qua chỗ mấy tên thích khách còn lại.

Thời điểm Nhạc Trọng lao ra thì phát hiện những tên thích khách này không còn bóng dáng đâu nữa.Thời điểm này Trần Thạch Đầu mang theo một trăm hộ vệ chạy tới, vẻ mặt vô cùng lo lắng hỏi.- Nhạc đội, ngài không sao chứ?Nhạc Trọng mặt âm trầm hạ lệnh:- Lập tức tiến hành đại lùng bắt, anh đi thông tri cho Trình Ngọc, bảo hắn dẫn người liên tục chạy vào nội thành.

Có người công kích thì tự do bắn trả, nhưng mà không được nổ súng đầu tiên, nếu như có người ngăn cản hỏi thăm thì nói chuyện của tôi ra.Trần Thạch Đầu nhìn qua Nhạc Trọng vết thương trên má dày đặc, trong nội tâm cũng tràn ngập phẫn nộ lớn tiếng đáp:- Vâng, Nhạc đội!Trần Thạch Đầu rất nhanh dẫn người điên cuồng điều tra ba con phố này, không có người ngăn cản Trần Thạch Đầu, bọn họ vô cùng hoảng sợ nhìn qua Trần Thạch Đầu dẫn người điều tra khắp nơi mà không dám phản kháng.Ở bên cạnh Trình Ngọc mang theo một trăm người mới huấn luyện ra không lâu cầm theo súng trường 03 xông thẳng vào trong nội thành.

Chương 319: Khắc chếChỉnh sửa : kktruyen.comHơn một trăm người cầm theo súng trường 03 tiến vào nội thành là lực lượng khủng khiếp, nhìn thấy Trình Ngọc dẫn người tiến thẳng vào nội thành thì cả thành phố SY bị kinh động.Cả thành phố SY đều bị kinh động, còi cảnh sát vang lên, rất nhiều đội cảnh vệ chạy qua bên này, hình thành một tuyến phong tỏa đường đi.Đại đội đặc công đóng quân gần đó dẫn theo cả trăm người chạy qua, bố trí thuộc hạ ngăn cản đường đi.

Trình Ngọc dẫn người nhìn thấy đám cảnh sát cũng không nổ súng, chỉ cho những thủ hạ của mình tiến vào các công sự che chắn, cầm súng bắt đầu giằng co với cảnh sát.- Vị huynh đệ bên kia, tôi là cục trưởng cục cảnh sát Ngưu Tiến Bảo, không biết xảy ra chuyện gì mà làm cho quý phương đại động can qua như vậy?Một gã tai to mặt lớn, bụng phệ đầu đầy mồ hôi nhìn qua Trình Ngọc bên này lớn tiếng kêu lên.Ngưu Tiến Bảo cũng không muốn khai chiến với Trình Ngọc hiện giờ.

Nếu song phương khai chiến, khó tránh khỏi sẽ có thương vong.

Hắn cũng không muốn chết.

Hơn nữa nếu như hắn nổ súng đầu tiên thì sẽ có phiền toái..Trình Ngọc lạnh lùng uy hiếp:- Người của các người dám ám sát Nhạc đội của tao, thật sự khi dễ bọn tao không người sao?

Nếu như các người không có câu trả lời thỏa đáng, như vậy chúng tôi cho dù chiến đấu tới người cuối cùng cũng phải báo thù này!Ngưu Tiến Bảo lớn tiếng trấn an:- Hiểu lầm, đây chỉ là một hiểu lầm, anh chờ một chút, để tôi đi bao cáo với Ôn thị trưởng một chút, các anh không được vọng động, có lẽ là hiểm lầm, chút nữa sẽ rút lui thôi.Trình Ngọc tiếp tục lạnh lùng uy hiếp:- Hừ, bọn tao ở chỗ này chờ bốn tiếng, trong bốn tiếng mà không nhìn thấy Ôn Báo Quốc hoặc là Bành Minh Đức, như vậy chúng tôi sẽ tấn công.

Cho dù toàn bộ chúng tôi chết ở chỗ này, vậy thì huynh đệ ở huyện Trữ Quang sẽ báo thù cho bọn tao.Trình Ngọc cũng thập phần tinh tường Nhạc Trọng không muốn khai chiến với thành phố SY, nhưng mà càng như vậy khí thế càng không thể yếu.

Chỉ có hùng hổ dọa người mới có thể đạt được lợi ích lớn nhất.Ngưu Tiến Bảo lau mồ hôi lạnh, hắn bảo phụ tá Ngô Ân kêu đến lạnh lùng:- Ngô Ân, tôi phải đi gặp Ôn thị trưởng, nơi này giao cho anh.

Nhớ kỹ, không nên kích thích đối phương, cũng không được nổ súng đầu tiên.

Nếu xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ hỏi tội anh!- Biết rõ!Ngô Ân nhìn Ngưu Tiến Bảo và lãnh đạm nói ra.

Năng lực của Ngưu Tiến Bảo này kém hơn xa Ngô Ân, nhưng hắn lại giỏi bợ đỡ và có hậu đài nên giẫm lên đầu của Ngô Ân lên làm cục trưởng.

Ngô Ân tự nhiên có chút xem thường Ngưu Tiến Bảo.Sau khi phân phó Ngưu Tiến Bảo lập tức đón xe đuổi tới văn phòng của Ôn Báo Quốc và đem chuyện từ đầu chí cuối báo cáo với Ôn Báo Quốc.- Cái gì, Nhạc Trọng gặp chuyện?

Hắn chết không vậy?Nghe Ngưu Tiến Bảo báo cáo, Ôn Báo Quốc biến sắc, nghiêm nghị hỏi.

Nhạc Trọng chết sống trực tiếp quan hệ đến thái độ thế lực của thành phố SY đối với Nhạc Trọng.Ngưu Tiến Bảo cúi đầu suy nghĩ một hồi nói:- Không biết!- Anh mới vừa nói bộ hạ của Nhạc Trọng mang binh giằng co với anh sao?Ôn Báo Quốc nhướng mày, tiếp tục hỏi.Ngưu Tiến Bảo nhanh chóng trả lời:- Ân!

Là như vậy!Trong mắt Ôn Báo Quốc hiện ra thần sắc thất vọng:- Như vậy có lẽ hắn không chết, nếu không bộ hạ của hắn đã đánh tới rồi, cũng không có giằng co làm gì.Nếu như Nhạc Trọng tử vong, như vậy thế lực hắn thành lập sẽ chia năm xẻ bảy, căn cứ thành phố SY vừa vặn có thể xuất binh tiêu diệt thế lực này, trở thành bá chủ danh xứng với thực.Nhạc Trọng cùng thành phố SY song phương sở dĩ bảo trì khắc chế, là vì sức chiến đấu của hai bên không kém nhau, cho dù cưỡng ép chiếm đoạt một phương, phương còn lại sẽ tổn thất thảm trọng.Ôn Báo Quốc trầm tư một hồi, đứng lên rời khỏi văn phòng.- Tôi là thị trưởng thành phố SY Ôn Báo Quốc, tôi muốn gặp mặt Nhạc Trọng!Ôn Báo Quốc rất nhanh chạy đến tiền tuyến hai bên giằng co, lúc này báo tên.- Mời vào!Trình Ngọc nhìn Ôn Báo Quốc và nghiêng người qua một bên cho vào.Ôn Báo Quốc cũng không có chút sợ hãi, không có mang theo bảo tiêu nào đi một mình vào trong.Trong ba con phố hiện giờ năm bước một trạm canh gác, mười bước một cứ điểm, mỗi một chiến sĩ tay cầm súng trường 03 và lạnh lùng nhìn chằm chằm khắp nơi.Bang chúng Hắc Hổ bang, Chu Tước bang cũng nhanh chóng dò la tin tức thích khách ở khắp nơi.Mà chiến sĩ đặc chiến doanh cũng trở về mười lăm người, mỗi một người đều giấu mình ở gần biệt thự của Nhạc Trọng.

Phòng thủ nghiêm mật như vậy căn bản không có khả năng có người dám ám sát Nhạc Trọng lần nữa.Ôn Báo Quốc đi vào trong biệt thự, nhìn thấy nằm ở trên giường, đầu rúc vào trong ngực của Đồng Hiểu Vân, trên mặt khắp nơi có dấu vết bị đối cháy, khắp nơi là miệng vết thương, cơ hồ mặt mày hốc hác, Nhạc Trọng cũng không tin được bản thân mình lại biến thành như vậy.Nhạc Trọng nhìn Ôn Báo Quốc và ngữ khí lạnh như băng, sát ý dạt dào nói:- Ôn thị trưởng, trị an của thành phố SY đúng là kém thật.

Hôm nay thiếu chút nữa tôi đã chết trong thành phố SY.

Thành phố SY quả nhiên ngọa hổ tàng long, ở chỗ này lại dám đại khai sát giới, dùng hỏa lực cày qua nơi này một lần, nếu như ngài và Bành bí thư không cho tôi một công đạo, như vậy tôi sẽ dùng đại pháo và lưỡi lê đòi công đạo cho mình.- Nhạc Trọng, anh không nên thất vọng chuyện hôm nay, chúng ta ai cũng không muốn thấy chuyện này, tôi sẽ cho người đi điều tra chuyện này, trả lại cho anh một công đao.Ôn Báo Quốc nhướng mày, trầm giọng nói ra.

Hắn cũng không cho rằng thực lực quân đội thành phố SY yếu hơn Nhạc Trọng, nhưng mà hai hổ đánh nhau lưỡng bại câu thương, hắn sợ hãi Nhạc Trọng tuổi trẻ xúc động, hắn sẽ trở về mang binh đánh sống chết với quân đội thành phố SY.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Ôn Báo Quốc trầm giọng x,em tại -k-ktr uy en . com nói ra:- Tô Thiên Dương, ám sát tôi chính là Tô Thiên Dương, lúc này cao thủ ám sát tôi toàn là người cường hóa cao hơn cấp 15, cùng với ba tên bắn tỉa kỹ thuật đỉnh cấp, đội hình xa hoa này cũng chỉ có quân đội và một ít cự đầu của chính phủ mới có thể lấy ra được.

Sau khi tôi tới thành phố SY chỉ đắc tội một mình Tô Thiên Dương mà thôi, cũng chỉ có hắn mới dễ dàng lấy ra đội hình này, bởi vậy ám sát tôi chỉ có thể là do Tô Thiên Dương phái tới.Ôn Báo Quốc nhướng mày, chậm rãi nói:- Những chuyện này chỉ phỏng doán thì bỏ đi, anh có chứng cớ sao?

Không có chứng cứ thì không nên nói lung tung.Tô Thiên Dương chính là con của Tô Đông Minh một trăm năm cự đầu của quân đội.

Con trai của cự đầu đấy, không có chứng cứ thì lời nói của Nhạc Trọng không có khả năng định tội hắn được.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn Ôn Báo Quốc và nói:- Chứng cớ tôi sẽ tìm tới cho ngài xem, tôi mệt mỏi rồi, ngài về đi!- Anh nghỉ ngơi thật tốt.Ôn Báo Quốc lưu lại một câu, đứng lên, đi ra ngoài rời khỏi đây.Nhạc Trọng nhìn qua một kiện bảo vật tinh tế đạt được trên người của Tô Thần và vuốt ve một hồi Chương 320: Trả thù. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Bảo vật cấp ba: bao tay thánh quang.

Sau khi trang bị lực lượng +2.

Kèm theo kỹ năng thánh quang hộ thuẫn.

Có thể triệu hồi thánh quang bảo vệ bản thân, thời gian làm lạnh hai mươi bốn giờ.Tô Thần cuối cùng chính là sử dụng bao tay thánh quang này bảo vệ bản thân.

Nhưng mà thủ đoạn công kích của Nhạc Trọng quá nhiều, thánh quang hộ thuẫn của hắn không ngăn được vài cái đã bị Nhạc Trọng đánh tan.Nhạc Trọng trực tiếp trang bị bao tay thánh quang vào, lúc tối hậu có thánh quang bảo hộ thì không chừng sẽ bảo vệ hắn một mạng đấy.Tô Thiên Dương trốn ở trong quân doanh, trong nội tâm vô cùng bối rối:- Tại sao hắn không chết?

Tên Tô Thần khốn kiếp làm việc không đáng tin, vậy mà không giết được tiểu tử này!Đúng lúc này, Tô Đông Minh vẻ mặt tái nhợt đi tới.- Cha, sao cha đi tới?Tô Thiên Dương lập tức đưng lên, có chút xấu hổ nói ra.- Bọn mày ra ngoài!Tô Đông Minh nhìn qua cảnh hoang đường trong phòng, xanh mặt nhìn qua mấy nữ nhân lõa thể nói ra.Mấy nữ nhân lõa thể ôm quần áo không ngừng chạy ra ngoài.- Chuyện này là do mày làm đúng không?Tô Đông Minh nhìn chằm chằm vào Tô Thiên Dương xanh mặt chất vấn.Tô Thiên Dương do dự một chút và lên tiếng.- Không phải!- Mày còn nói láo?Tô Đông Minh giận dữ, một cái tát quất lên mặt của Tô Thiên Dương, đem mặt của Tô Thiên Dương đánh sưng vù:- Tô Thần chết, Lưu Quân chết là do mày làm ra, tao tổn thất tám tên cao thủ.

Phá gia chi tử như mày còn không nhận sai, muốn tao tức chết sao?Cao ngu ồ,n : kkt ruy.e n. com. thủ trong quân như mây, nhưng mà bồi dưỡng người cường hóa cao cấp không dễ dàng.

Tô Thần cho tiểu đội đi ám sát chính là một trong hai tiểu đội cường hóa tinh nhuệ mà Tô Đông Minh nắm giữ trong tay, lúc này thoáng cái chết tám cao thủ, cao thủ trong tay của Tô Đông Minh thoáng cái chết một phần tư.Tô Thiên Dương thoáng nhảy dựng lên, nhìn qua Tô Đông Minh rống lớn lên:- Con có cái gì sai, không phải cha cũng muốn giết hỗn đản Nhạc Trọng hay sao?

Con chẳng qua là làm chuyện cha không dám làm mà thôi.

Con là con của cha, vì người ngoài mà đánh con?

Cha có phải cha không vậy?

Mẹ vừa qua đời thì cha bắt đầu khi dễ con rồi sao?

Cha làm vậy không phụ lòng mẹ hay sao?Tô Đông Minh hổn hển chỉ vào Tô Thiên Dương quát:- Nghịch tử nghịch tử, tại sao tao lại có đứa con như mày, không cho mày rời khỏi biệt thự này, mày thành thành thật thật ở trong này cho tao.Nói xong Tô Đông Minh vô cùng tức giận rời khỏi gian phòng này.

Hắn chỉ có Tô Thiên Dương là con mà thôi, vẫn đối với Tô Thiên Dương sủng nịch phi thường, lúc này mới dưỡng thành thói ngang ngược của Tô Thiên Dương.

Mặc dù Tô Thiên Dương làm sai chuyện gì thì hắn cũng phải vì Tô Thiên Dương dốc hết sức hóa giải.Nhạc Trọng gặp chuyện thì thoáng cái chấn động cả thành phố SY, Ôn Báo Quốc, Bành Minh Đức hai người hội ý, lại cho cảnh sát đi điều tra khắp nơi trong thành phố SY này, nhưng mà thích khách ám sát Nhạc Trọng trước tiên tránh vào quân doanh của Tô Đông Minh.

Cảnh sát cho dù ra sức điều tra cỡ nào cũng không tìm ra được.Nhạc Trọng thì ở trong biệt thự lặng lẽ tu dưỡng, dưới tác dụng vô cùng cường đại của kỹ năng cấp bốn tái sinh, không tới một ngày thì gãy xương do đạn súng ngắm và trên mặt do lựu đạn gây ra khôi phục một chút.

Hai ngày sau đó thì gò má bị hỏa cầu thuật làm bỏng, mảnh vỡ lựu đạn cũng lành lại, làm cho không ai nhìn thấy hắn bị trọng thương chút nào.- Tình báo là thật?Nhạc Trọng nhìn qua Lưu Ngọc Kiều đứng trước mặt chậm rãi hỏi.- Chắc chắn 100%!Lưu Ngọc Kiều tự tin nói ra.Nhạc Trọng nhìn Lưu Ngọc Kiều và trầm giọng nói:- Rất tốt, nếu như tin tức này là thực thì sau khi chuyện này thành công tôi sẽ không bạc đãi cô!- Đa tạ Nhạc đội!Lưu Ngọc Kiều nhìn qua Nhạc Trọng cười nói.Dạ Hắc Phong Cao (ban đêm gió lớn), không có một chút ánh trăng nào, khắp nơi đều có bóng tối bao phủ, cả thành phố SY cũng chỉ có đặc khu và một phần nhỏ quân doanh là có ánh sáng điện mà thôi.Năm đại cự đầu quân đội của thành phố SY bởi vì có mâu thuẫn với nhau, bởi vậy nơi đóng quân quân doanh cũng phân thành năm khu vực quanh thành phố SY, bảo trì khoảng cách vài dặm.Dưới bóng tối bảo hộ, Nhạc Trọng mang theo chiến sĩ đặc chiến doanh của hắn đi tới trước nơi đóng quân thuộc về Tô Đông Minh và quan sát.Lưu Ngọc Kiều và rất nhiều nữ nhân Chu Tước bang có hơn mười mỹ nữ.

Những mỹ nữ kia đều kinh doanh sinh ý da thịt, đồng thời cũng có thể mang nhiều tin tức tình báo về cho Chu Tước bang.

Trong đó một tình báo chính là cao thủ ám sát Nhạc Trọng đang giấu mình trong quân doanh của Tô Đông Minh.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí tiếm hành tới trước nơi đóng quân của Tô Đông Minh, đã nhìn thấy hai gã chiến sĩ đứng canh gác nơi ra vào của quân doanh.Nhạc Trọng nhìn qua Trình Ngọc làm thủ thê, Trình Ngọc lấy mũi tên độc ra và thổi một cái, thổi qua chỗ hai tên chiến sĩ canh giữ kia, một cây gai độc bắn vào cổ một tên.Tên chiến sĩ kia cầm lấy cổ một cái sau đó hướng té trên mặt đất.Nhạc Trọng lập tức phát động Khủng Cụ Thuật vào người một tên còn lại, dưới xâm nhập của Khủng Cụ Thuật thì tên chiến sĩ canh giữ vô thanh vô tức chết đi.Người tiến hóa hệ nhanh nhẹn Diêu Diêu đứng bên người của Nhạc Trọng lập tức phát động kỹ năng di động cao tốc, sửa thân thể giống như báo săn lao vào trong quân doanh, mấy chớp động đã biến mất không thấy bóng dáng.Đã phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật cho nên Nhạc Trọng dẫn theo chiến sĩ đặc chiến doanh lao vào trong quân doanh này, chỉ thấy trên đường đi, khắp nơi đều là thi thể của binh lính, mỗi một tên lính đều bị một đao cắt cổ.Bản thân Diêu Diêu có thiên tư hơn người, lại là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, trải qua không ngừng chiến đấu cường hóa, sau đó lại trải qua huấn luyện nghiêm khắc của đặc chiến doanh.

Thân thủ của nàng đã vượt qua cao thủ đỉnh cấp trước tận thế.

Một khi bị nàng cận thân, Nhạc Trọng cũng thập phần đau đầu.

Chiến sĩ bình thường càng không phải đối thủ của nàng.Sau khi mấy trạm gác bị Diêu Diêu tiêu diệt, chiến sĩ đặc chiến doanh còn lại nhanh chóng đem bom hẹn giờ đặt ở trên xe thiết giáp, chiến xa bộ binh, trực thăng vũ trang.Trong quân doanh này, Nhạc Trọng thậm chí trông thấy năm chiếc xe tăng T69, đáng tiếc trong trữ vật giới chỉ của hắn không chứa nổi gia hỏa này, bằng không thì hắn sẽ đem hết số xe tăng T69 này thu vào.Căn cứ vào suy nghĩ mình không chiếm được thì người khác đừng mong sử dụng, Nhạc Trọng trực tiếp dùng ma viêm một cái động trên xe tăng, đem một quả bom hẹn giờ bỏ vào.Trên đường đi, những chiến sĩ đặc chủng doanh phát hiện tên binh lính nào đi tuần thì ra tay tiêu diệt.

Các chiến sĩ đặc chiến doanh chính là tập hợp cao thủ dưới trướng của Nhạc Trọng, mỗi một chiến sĩ đặc chiến doanh đều là cao thủ hơn cấp 20, hơn nữa trải qua huấn luyện cực kỳ nghiêm khăc.

Thân thủ nhanh nhẹn, hành động nhanh chóng, giết người như ngóe, những chiến sĩ bình thường không phải là đôi thủ của bọn họ.

Chương 321: Trả thù. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comRất nhanh Nhạc Trọng tiềm hành đi tới kh vực mà đám thích khách ở lại, Nhạc Trọng cũng không có trực tiếp xông vào, hắn lại an trí bom hẹn giờ chung quanh.Sau khi làm xong tất cả, Nhạc Trọng vung tay lên, những chiến sĩ đặc chiến doanh phân thành bốn đội, tiềm hành hướng vào sâu trong quân doanh, vừa an trí bom hẹn giờ, vừa săn giết những tên binh lính không có phòng bị.Sau khi giết chừng mười lăm phút, những chiến sĩ đặc chiến doanh nhao nhao quay lại bên người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phất phất tay, những chiến sĩ đặc chiến doanh nhao nhao rời khỏi nơi này, chỉ còn lại có Nhạc Trọng.

Lúc này mục đích của Nhạc Trọng không phải tiêu diệt bộ đội của Tô Đông Minh, mà là muốn đại náo một phen.

Nếu như chiến sĩ đặc chiến doanh tử chiến với lính của Tô Đông Minh, cuối cùng sẽ có hao tổn, hắn cũng không muốn nhìn tinh anh của mình hao tổn quá nhiều.- Đã đến giờ!Nhạc Trọng nhìn qua đồng hồ trong tay, trong nội tâm mặc niệm.Rầm rầm rầm...Trong chớp mắt, sau khi canh đúng thời gian thì bom hẹn giờ nổ tung, từng chiếc xe jeep Dongfeng, chiến xa bộ binh, trực thăng vũ trang, xe tăng đều bị nổ bay lên cao, hóa thành một đống sắt vụn.

Từng quân doanh cũng nổ tung sau đó, đem binh sĩ bên trong nổ chết.Vô số binh sĩ lâm vào trong hỗn loạn, chạy loạn khắp nơi, la to.

Trong cả quân doanh loạn thành một bầy.[CHARGE=3]Trước mặt của Nhạc Trọng là tòa doanh trại mà đám thích khách ở lại, bên trong đá đặt bốn quả bom hẹn giờ, trực tiếp bị tạc sụp xống, đại lượng thép xà ngang sụp đổ, đem thích khách bên trong chôn sống.Trong doanh phòng này là nơi Tô Đông Minh khổ tâm mời chào bồi dưỡng cao thủ, nếu như chính diện đối chiến, Nhạc Trọng đối mặt cao thủ trong đó tập kích cũng phải nhượng bộ lui binh, thế nhưng mà Nhạc Trọng cho bom nổ thì cao thủ chết tới chín phần.Oanh một tiếng vang thật lớn, vô số đá vụn vẩy ra, một đạo thân ảnh khổng lồ phóng lên trời.- Cao thủ!Nhạc Trọng tập trung nhìn vào, nhìn thấy một tên người cường hóa phát động kỹ năng người sói cuồng hóa.

Tên người cường hóa này ở gần cửa quân doanh cho nên không có chết.Trên thực tế Nhạc Trọng đoán được cũng không sai, tên người sói là một tên người tiến hóa mà Tô Đông Minh tốn hao cái giá cực lớn mời chào, chính là người tiến hóa Lạc Bất tru y ệ n đ ượ-c c.op y. ,t ại- k k tr.uye.n.com Phàm, cũng là đệ nhất cao thủ dưới trướng của Tô Đông Minh, hắn là người tiến hóa loại hình nhanh nhẹn cho nên Lạc Bất Phàm một khi phát động kỹ năng người sói cuồng hóa, tốc độ của hắn dùng biến thái để hình dung, trong cả thành phố SY không ai đánh đồng tốc độ với tên này.

Hơn nữa kỹ năng người sói cuồng hóa trải qua cường hóa ba điểm thì năm đại thuộc tính của Lạc Bất Phàm đều đề cao lên thật lớn, cho dù súng máy hạng nặng cũng không làm tổn thương thân thể của hắn chứ đừng nói súng trường, có thể thấy được hắn đáng sợ cỡ nào.- Tiễn mày quy thiên!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn qua Lạc Bất Phàm ở trên không trun, uy phong lẫm lẫm, lạnh lùng cười cười, nâng một khẩu pf98 120 li chống tăng nhắm thẳng vào Lạc Bất Phàm.

- Không muốn!Lạc Bất Phàm nhìn thấy khẩu pf98 120 li chống tăng nhắn vào thì trong mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng nói ra.Sau một khắc, ánh lửa lóe lên, một quả hỏa tiễn bắn thẳng vào người của Lạc Bất Phàm, nổ chết hắn ở trên không.Cho dù kỹ năng người sói cuồng hóa của Lạc Bất Phàm có đáng sợ cỡ nào, cũng không chống lại nổi pf98 120 li chống tăng oanh kích.

Cho dù mạnh như Nhạc Trọng bị một viên pf98 120 li chống tăng bắn trúng cũng phải chết không thể nghi ngờ.Người cường hóa rất mạnh, nhưng mà không phải vô địch, chỉ cần lợi dụng vũ khí hiện đại là có thể tiêu diệt.

Nhưng mà so với người thường thì người cường hóa nắm giữ vũ khí thuần thục còn đáng sợ hơn nhiều.

Nhạc Trọng chưa bao giờ buông lỏng học tập và thuần thục vũ khí hiện đại.

Đối phó địch nhân khác nhau phải dùng thủ đoạn khác nhau.Thân hình Nhạc Trọng chớp động trực tiếp kéo thi thể của Lạc Bất Phàm rời khỏi doanh trại hỗn loạn này.Từng chi bộ đội trong doanh lao ra ngoài, bắt đầu cứu hoả, cứu người, đồng thời tản ra cảnh giới, tìm tòi địch nhân.

Nhưng mà Nhạc Trọng đã sớm dẫn người chạy đi nên không tìm được gì.Tuy lẫn nhau đều có mâu thuẫn, thế nhưng mà nơi đóng quân của Tô Đông Minh bị tập kích thì bốn cự đầu còn lại vẫn cho người tới trợ giúp.

Rất nhanh nơi đóng quân của Tô Đông Minh bị quân đội vây lại rất chặt chẽ.Đây cũng là nguyên nhân Nhạc Trọng không thể không mau chóng rút lui khỏi nơi này, nếu như hắn cường lực chống đỡ, chỉ sợ đặc chiến doanh của hắn phải ở lại nơi này.- Nhạc Trọng đáng chết, đồ đáng chết!Tô Đông Minh nhìn qua nơi đóng quân biến thành bừa bộn, hai mắt chớp động hào quang vô cùng tức giận.

Tổn thất lúc này làm hắn thổ ba lít máu.

Xe tăng, trực thăng vũ trang, chiến xa bộ binh, pháo tự hành các loại vũ khí hạng nặng trong doanh của hắn bị Nhạc Trọng nổ rớt hai phần ba.

Hắn vừa tăng cường hai ngàn người thì Nhạc Trọng giết chết một trăm sáu mươi hai người, hắn khổ tâm mời chào cao thủ thì toàn bộ bị Nhạc Trọng giết sạch.

Lần này thực lực của hắn từ mạnh nhất trong năm cự đầu thì rót xuống hàng trung bình.- Người trẻ tuổi đúng là xúc động a!Bành Minh Đức nhìn qua văn bản tài liệu viết về sự kiện kia, có chút thở dài một hơi nói ra.

Mặc dù không có chứng cớ nói chuyện này là do Nhạc Trọng làm.

Nhưng mà trong lòng nhiều người biết rõ, chuyện này tuyệt đối là Nhạc Trọng trả thù.

Thành phố SY không có người nào dự liệu được Nhạc Trọng trả thù lại nhanh và thảm khốc như vậy.Trong vòng một đêm, Tô Đông Minh đã tổn thất thảm trọng.

Trọng binh khí bị phá hủy hai phần ba, nhân viên cũng tử thương hai trăm người.

Bộ đội thương vong cao tới một phần mười. làm cho tất cả cao tầng thành phố SY nhìn thấy răng nanh của Nhạc Trọng là sắc bén cỡ nào.Trong phòng hội nghị của năm đại cự đầu, sắc mặt Tô Đông Minh ầm trầm đưa ra đề nghị:- Tôi cho rằng chúng ta nên tập kết đại quân tiêu diệt Nhạc Trọng là u ác tính này, hắn cũng dám tập kích quân đội của chúng ta, thật sự là to gan lớn mật.

Hắn ngày hôm nay tập kích tôi, ngày mai sẽ dám tập kích chư vị.

Chúng ta phải liên hợp lại, thừa dịp u ác tính này chưa trưởng thành thì nên bóp chết đi.Trầm Hoành Dương nhướng mày, nhìn Tô Đông Minh và chậm rãi nói:- Tô sư trưởng, ngài có chứng cớ gì chứng minh chuyện này là do Nhạc Trọng làm ra?

Nếu như không có chứng cớ, tại sao chúng ta lại tùy tiện động võ?Tiễn Vệ Dân nhìn qua Tô Đông Minh khẽ mĩm cười nói:- Tô sư trưởng, tôi cho rằng chuyện này chúng ta nên điều tra rõ ràng thì tốt hơn.

Chúng ta không thể buông tha bất luận người xấu nào, đồng dạng cũng không thể tùy tiện oan uổng một người tốt.

Ngài nói có đúng không?Tô Đông Minh chau mày nhìn qua đồng minh La Điền Dực của mình và nói:- Lão La, anh có ý kiến gì?La Điền Dực rút một điếu thuốc, nhả ra một vòng khói, không có nhìn qua Tô Đông Minh mà trầm mặc một hồi lâu mới lên tiếng: Chương 322: Liều mạng!

Vũ Trực Cửu! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comLần này đánh lén Nhạc Trọng làm được thập phần hoàn mỹ, một người đã thủ tiêu người của một bộ binh liên của Tô Đông Minh, còn phá hủy hai phần ba khí thế quân đội hùng hậu của hắn, thể hiện ra sức chiến đấu cùng lực phá hoại thật lớn.Nếu Nhạc Trọng đánh chủ ý với thành phố Y, như vậy năm đầu sỏ của quân đội tự nhiên sẽ đồng tâm hiệp lực chiến đấu với hắn tới cùng.

Nhưng giữa Nhạc Trọng cùng Tô Đông Minh chỉ là ân oán của bốn người, bọn hắn tự nhiên sẽ không muốn vì Tô Đông Minh mà tử đấu với Nhạc Trọng.

Với sức chiến đấu của Nhạc Trọng, nếu không xử lý được hắn tất nhiên sẽ phải nghênh c h ỉ,n h. sử a bởi kk truy.en-. c om- đón sự trả thù vô cùng thảm thiết của hắn.Tô Đông Minh xanh mặt nhìn Liễu Hồi Phong chất vấn:- Tôi đang hỏi anh đó, Liễu Hồi Phong!- Tôi không có ý kiến.

Mọi người quyết định làm tôi sẽ làm!Liễu Hồi Phong khẽ mỉm cười nói.

Hắn cũng không muốn cùng Nhạc Trọng chiến đấu, chủ yếu là không có lợi.

Đây là ân oán cá nhân của Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng, hắn cũng không muốn đem sinh mạng quý giá của bộ hạ trộn đi vào.Tô Đông Minh giận quá thành cười vỗ bàn đứng lên, xoay người đi nhanh ra ngoài:- Tốt!

Tốt!

Tốt!

Các ông sợ Nhạc Trọng!

Nhưng tôi không sợ!

Tôi lập tức điểm đủ binh mã tiêu diệt tên khốn kia!- Tô sư trưởng, xin ông chờ một chút!Đúng lúc này Ôn Báo Quốc đẩy cửa đi vào, ngăn cản Tô Đông Minh.Sắc mặt Tô Đông Minh xanh mét đẩy ra Ôn Báo Quốc đi ra ngoài:- Ôn chủ tịch!

Hiện tại tôi muốn mang binh tiêu diệt Nhạc Trọng, ông có việc sau này hãy nói!Ôn Báo Quốc lại ngăn cản Tô Đông Minh, nhìn thẳng vào hắn nói:- Tô sư trưởng, chuyện này ông có chứng cớ chứng minh là Nhạc Trọng làm sao?Vẻ mặt Tô Đông Minh xanh mét lớn tiếng quát:- Còn cần chứng cớ chó má gì!

Chuyện này rõ ràng do tên khốn kiếp Nhạc Trọng làm!

Hơn một trăm binh của lão tử đều chết trong tay hắn, ông còn muốn lão tử nhịn xuống khẩu ác khí này hay sao?[CHARGE=3]Sắc mặt Ôn Báo Quốc không chút thay đổi lẳng lặng nhìn hắn nói:- Nhạc Trọng cũng nói là do Tô Thiên Dương phái người tới ám sát hắn.

Tôi nhớ được khi tôi phái người tới hỏi ngài, ngài yêu cầu tôi phải có chứng cớ xác thực mới nguyện ý đem Tô Thiên Dương giao cho chúng tôi.

Hiện tại không có bằng chứng, ngài muốn động binh khai chiến với Nhạc Trọng, chuyện này không thích hợp đi!Trước đó Ôn Báo Quốc cũng từng phái người đến quân doanh muốn gọi Tô Thiên Dương tới thẩm vấn.

Nhưng Tô Đông Minh tay nắm binh quyền, ngang ngược không hề đem Ôn Báo Quốc xem vào trong mắt, trực tiếp cự tuyệt lời yêu cầu của Ôn Báo Quốc.Tô Đông Minh lạnh lùng trừng mắt nhìn Ôn Báo Quốc, lại đẩy hắn đi nhanh ra ngoài.- Ôn Báo Quốc, trước tiên ông nên quản hảo chính phủ của ông rồi nói sau.

Nếu muốn đụng tới tôi, trước tiên đem Bành Minh Đức đập chết rồi hãy nói!- Ngưu Tiến Bảo!

Lập tức mang theo người của anh toàn bộ rút khỏi nơi đó!Ôn Báo Quốc thở dài một hơi, lấy ra bộ đàm nhanh chóng truyền mệnh lệnh cho Ngưu Tiến Bảo.Cuộc sống mái giữa Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng xem ra khó tránh khỏi.- Triệt!

Triệt!

Mau rút lui!Ngưu Tiến Bảo lớn tiếng rít gào chỉ huy, thật nhanh đem toàn bộ cảnh sát đang giằng co cùng bộ đội của Nhạc Trọng toàn bộ rút khỏi tiền tuyến, hắn cũng không muốnuốn vào cuộc chiến tranh giữa hai đại cự đầu.Tô Đông Minh rất nhanh truyền đạt mệnh lệnh, nhiều binh lính tập hợp, ngồi trên những chiếc thiết giáp còn sót lại, do ba bộ binh chiến xa suất lĩnh hướng đường Hưng Long thẳng tiến.Đủ loại thế lực lớn có tin tức linh thông trong thành phố Y đều thối lui về, đồng thời phái ra trinh sát tìm hiểu tình báo của cuộc chiến này.

Thật nhiều thế lực đều đã chuẩn bị kỹ càng, chỉ cần Nhạc Trọng bị đánh ngã, sẽ lập tức phái người mượn gió bẻ măng, đánh rắn giập đầu hung hăng cắn thêm một ngụm trên người Nhạc Trọng.Bộ binh chiến xa, xe súng máy, xe Jeep quân dụng cùng xe thiết giáp hình thành đoàn xe rất nhanh đã chạy tới con đường Phượng Hoàng khoảng cách nơi đóng quân gần nhất.- Đến đây!Chiến sĩ đặc chiến doanh tiềm phục bên trong đường Phượng Hoàng nhìn thấy đoàn xe khổng lồ, trong mắt hiện lên hàn quang.

Đoàn xe kia vừa có phân nửa đi vào đường Phượng Hoàng, ngay lập tức từ trong một gian phòng phụt ra ống phóng rốc két F98 thức 120mm phản xe tăng hướng cỗ bộ binh chiến xa oanh tới.Ánh lửa chợt lóe, oanh một tiếng nổ, cỗ bộ binh chiến xa kia liền hóa thành một đoàn cầu lửa.Lần nổ mạnh giống như gây nên tín hiệu, từng tên chiến sĩ đặc chiến doanh chỉ trong chớp mắt từ những ngôi nhà dân ven đường hiện ra thân hình, mỗi người đều khiêng một khẩu ống phóng rốc két F98 thức 120mm phản xe tăng hướng xe thiết giáp oanh kích tới.Oanh!

Oanh!Thanh âm nổ vang không ngừng, đột nhiên bị tập kích, từng chiếc bộ binh chiến xa, từng chiếc xe vận binh bọc thép đều hóa thành từng đoàn cầu lửa thật lớn.Từng tên chiến sĩ phát ra tiếng kêu thảm thiết giãy dụa trong lửa.Lần này đột nhiên tập kích, liền có hai mươi ba chiếc xe thiết giáp bị chiến sĩ đặc chiến doanh phá hủy, bên trong hơn hai trăm chiến sĩ không chết đều tổn thương.

Chiến sĩ của hai liên cứ như vậy mà tử vong không chút giá trị.

Bên trong hơn hai trăm chiến sĩ, còn có hơn sáu mươi chiến sĩ là lão binh hạch tâm thân tín, những lão binh chết trận lập tức giảm mạnh sức chiến đấu của đội ngũ Tô Đông Minh.Sau khi phóng ra hỏa tiễn, chiến sĩ đặc chiến doanh lập tức sử dụng súng ống không ngừng bắn chết chiến sĩ của Tô Đông Minh, trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, liền có hơn hai mươi chiến sĩ của Tô Đông Minh bị bắn chết trong lần tập kích đầu tiên.Đột nhiên bị tập kích, thật nhiều tân binh của Tô Đông Minh bắt đầu hỏng mất, mấy chục tân binh trực tiếp bỏ lại súng ống bỏ chạy về phía sau.Một doanh trưởng tên Chu Duy dưới trướng Tô Đông Minh mang theo đốc chiến đội trực tiếp bắn chết hơn mười lính đào ngũ, vẻ mặt dữ tợn lớn tiếng gầm rú:- Không ai được trốn!

Ai trốn tôi sẽ bắn chết hắn!Phanh một tiếng súng vang, đầu của Chu Duy giống như đậu hũ nổ tung, dịch óc trắng hồng bắn tung tóe đầy đất.Trên nóc một tòa lầu bách hóa cao ngất cách hai cây số, Bạch Hà lạnh lùng dời đi ánh mắt tìm kiếm mục tiêu bắn tỉa kế tiếp.

Bạch Hà có được kỹ năng thư kích chuyên tinh, hơn nữa kỹ năng cũng được cường hóa hai điểm kỹ năng, kỹ thuật bắn tỉa đã đạt tới trình độ cực kỳ biến thái.

Cho dù bắn tỉa xa ngoài hai cây số, hắn vẫn có thể làm được chuyện mà tay súng bắn tỉa đứng đầu chỉ làm được trong vòng một cây số khoảng cách.

Có một tay súng bắn tỉa như vậy tồn tại, trên một ít chiến trường đều có thể hoàn toàn áp chế địch nhân.- Tay súng bắn tỉa!

Có tay súng bắn tỉa!

Mọi người!Một gã lão binh lớn tiếng gầm rú.Nhưng ngay sau đó đầu của lão binh kia trực tiếp nổ tung, Bạch Hà lại thêm một phát đem hắn thủ tiêu.Bị tử vong uy hiếp, đội viên đốc chiến đội lại tìm nơi ẩn giấu, những tân binh đào ngũ đều trốn vào ngõ ngách, không còn dám xuất hiện.

Chương 323: Liều mạng!

Vũ Trực Cửu! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng đột nhiên tập kích cơ hồ tạo thành tính đả kích hủy diệt đối với chiến sĩ đệ nhất doanh của Tô Đông Minh.

Nhưng đệ nhất doanh là bộ đội có lão binh nhiều nhất, dù bị bắn lén chết thảm trọng, nhưng vẫn có không ít lão binh tự mình tổ chức nhân thủ ngay tại chỗ chống cự cùng chiến sĩ đặc chiến doanh, tiến hành bắn nhau thật kịch liệt.Chiến sĩ đặc chiến doanh có sáu người là tay súng bắn tỉa, trong đó có năm người tuy rằng còn kém hơn Bạch Hà nhưng đều có được trình độ đứng đầu, bọn họ giấu trong một địa phương trên cao, không ngừng bắn tỉa ám sát từng chiến sĩ của Tô Đông Minh, từng chiến sĩ đều bị bọn họ xử lý.Tô Đông Minh binh lực hùng hậu, rất nhanh chiến sĩ đệ nhị doanh cũng đầu nhập vào trong chiến đấu.

Nhưng do khuyết thiếu cao thủ áp trận, bị sáu gã tay súng bắn tỉa hàng đầu áp chế, chiến sĩ đệ nhị doanh muốn đẩy mạnh cực kỳ khó khăn, ngược lại không ngừng có người tử vong.Bởi vì cao thủ do Tô Đông Minh mời chào đều bị Nhạc Trọng tập kích bất ngờ giết chết, quân đội vừa mới tụ tập liền bị Bạch Hà cùng năm tay súng bắn tỉa đứng đầu thủ tiêu trực tiếp, làm bọn hắn muốn đẩy mạnh cực kỳ khó khăn chật vật.Đúng lúc này trên bầu trời bay tới hai chiếc máy bay trực thăng võ trang.Nhìn thấy hai chiếc máy bay trực thăng võ trang, sĩ khí của chiến sĩ đệ nhị doanh trong nháy mắt liền dâng cao.

Trực thăng võ trang chính là sát thủ của xe tăng, không có vũ khí phòng không cơ hồ là tồn tại vô địch.Chiến sĩ đặc chiến doanh thấy được hai chiếc trực thăng võ trang, trong mắt chợt hiện nét lo âu.Hai chiếc trực thăng võ trang trực cửu rất nhanh bay đến chiến trường, ánh lửa chợt lóe, hai viên hỏa tiễn liền đánh vào trong một căn nhà dân bên đường, một gã chiến sĩ đặc chiến doanh ở bên trong liền bị trực tiếp xử lý.Thủ tiêu xong chiến sĩ kia, hai chiếc trực thăng võ trang không ngừng oanh vào trong nhà dân, đem người sống sót cùng chiến sĩ đặc chiến doanh ẩn bên trong toàn bộ oanh giết.Chưa đầy hai phút đã có bốn chiến sĩ đặc chiến doanh chết dưới sự giết hai của hai chiếc trực thăng võ trang.

Đây cũng là lần đầu tiên đặc chiến doanh xuất hiện thương vong.Chính bởi vì có được trang bị hoàn mỹ, thương vong của đặc chiến doanh rất thấp.

Đương nhiên năng lực chiến đấu cường hãn của bọn họ cũng là một nhân tố bên trong.Trong lúc hai chiếc trực thăng võ trang đại phát hung uy, Nhạc Trọng nhảy lên một nóc lầu cao, hắn khiêng một khẩu F98 thức 120mm hướng một chiếc võ trực cửu bóp cò.[CHARGE=3]Ánh lửa chợt lóe, hỏa tiễn oanh thẳng lên chiếc trực thăng võ trang.

Oanh một tiếng nổ chiếc trực thăng kia lập tức hóa thành quả cầu lửa rơi xuống mặt đất nổ tung.Chiếc trực thăng còn lại lập tức thay đổi đường bay.Nhạc Trọng phát động Khủng Cụ thuật, một đạo tinh thần ba động khủng bố xuyên thấu qua hộ giáp của trực thăng ập lên trên người phi công trên máy bay.Khuôn mặt phi công nhất thời vặn vẹo, miệng sùi bọt mép mềm nhũn ngã xuống ngay trên ghế ngồi.Chiếc Võ Trực Cửu cũng lảo đảo trực tiếp đánh vào một tòa lầu cao, oanh một tiếng nổ tung.

Tòa lầu liền biến thành một đống hoang tàn đổ nát.- Vậy cũng được sao?

Hắn lại có thể đem trực thăng võ trang thủ tiêu!- Thật là đáng sợ!

Hắn còn là người không?- …Từ rất xa chiến sĩ dưới trướng Tô Đông Minh nhìn thấy Nhạc Trọng phá hủy hai chiếc phi cơ trực thăng, trong mắt mỗi người đều hiện lên vẻ hoảng sợ.

Tinh thần của bọn hắn nhất thời hạ thấp khủng hoảng, trực thăng võ trang chính là át chủ bài của bọn hắn, đối phó tang thi cũng tốt, đối phó tiểu thế lực cũng vậy, đều phát huy ra tác dụng cực lớn.Muốn phá hủy tiểu thế lực của nhân loại chỉ cần phái một chiếc phi cơ trực thăng xuất tràng là có thể hoàn toàn giết hại.

Sở dĩ thế lực của Tô Đông Minh bao trùm toàn bộ bốn thế lực khác, là bởi vì trong tay hắn có được phi cơ trực thăng võ trang nhiều nhất.

Nhưng ở đêm qua đại bộ phận trực thăng võ trang của Tô Đông Minh đều bị Nhạc Trọng phá hủy, hai chiếc này là hàng tồn kho cuối cùng của hắn giành trong chiến đấu.Chứng kiến hai chiếc trực thăng võ trang bị phá hủy, sĩ khí chiến sĩ đặc chiến doanh liền ngẩng cao, hoàn toàn áp chế chiến sĩ đệ nhị doanh.Đặc biệt sáu tay súng bắn tỉa do Bạch Hà cầm đầu, bọn họ chuyên giết quan quân đệ nhị doanh cùng lão binh, hoàn toàn áp chế chiến sĩ đệ nhị doanh, làm bọn hắn không cách nào phát huy ưu thế trong binh lực.Nhạc Trọng phá hủy xong hai chiếc trực thăng võ trang, thân hình chớp động, nhanh chóng lao tới đội ngũ Tô Đông Minh.Mất đi cao thủ khống chế, chiến sĩ đệ nhị doanh muốn tiến vào đường Phượng Hoàng thập phần khó khăn.

Nhưng quân đội vẫn có vũ khí có thể đối phó cao thủ của đặc chiến doanh, đó là trọng pháo!Chỉ cần quân đội không tiếc hết thảy trả giá, không thương tiếc tính mạng người sống sót trên đường Phượng Hoàng, chỉ cần dùng trọng pháo giã xuống con đường một lần, ngoại trừ những chiến sĩ tập kích ở phương xa toàn bộ cao thủ đặc chiến doanh đều sẽ biến thành vật hi sinh.Thực lực đệ nhị doanh của Tô Đông Minh rõ ràng kém hơn đệ nhất doanh rất nhiều, nhưng khi nhìn thấy Nhạc Trọng lao qua, mưa đạn vẫn hướng hắn bao phủ tới.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, không ngừng dùng những công sự che chắn mưa đạn, liên tục vung tay ném lựu đạn thẳng vào trong đội ngũ địch nhân, đem những chiến sĩ kia trực tiếp nổ chết.Doanh trưởng đệ nhị doanh Ngô Minh Hà đứng ở tiền tuyến quan sát tình hình chiến đấu bên trong, thông qua bộ đàm ra lệnh:- Chiến sĩ nhị liên vòng qua phải!

Chiến sĩ tam liên đổi ống phóng rốc két!

Dùng ống phóng rốc két bắn chết hắn!Phanh một tiếng súng vang!Đầu của Ngô Minh Hà trực tiếp nổ tung, xác chết không đầu bay ngược rơi trên mặt đất.- Doanh trưởng!

Doanh trưởng!Chiến sĩ ở gần Ngô Minh Hà nhất thời phát ra tiếng kêu sợ hãi lẫn bi phẫn.Mất đi doanh trưởng Ngô Minh Hà chỉ huy, áp lực của Nhạc Trọng lập tức nhỏ hơn nhiều.

Chỉ thấy binh khí nhẹ không hề có hiệu quả đối với hắn, những chiến sĩ quân đội liền nhanh chóng tập hợp pháo kích, máy phóng lựu đạn không ngừng hướng Nhạc Trọng oanh tới mãnh liệt.Nhạc Trọng lập tức phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ cao trong chớp mắt bùng nổ, khiến cho hắn giống như cơn gió mạnh xuyên qua đội ngũ đệ nhị doanh.

Thật nhiều đạn pháo, pháo cối, viên đạn đều bắn hụt, chỉ có thể bắn trúng ảnh tử của hắn.Đồng thời năng lực cảm giác nguy hiểm của Nhạc Trọng ở bên trong mưa bom bão đạn càng phát huy tới cực hạn.

Bên trong mưa đạn dày đặc, cho dù cường đại như Nhạc Trọng cũng có thời gian khó trốn thoát.

Hắn chỉ lựa chọn tránh khỏi công kích có tính nguy hiểm lớn nhất, mặc cho đạn dược súng trường bắn lên trên người của hắn, lại bị bật tung ra.Bởi vì doanh trưởng đệ nhị doanh bị trực tiếp bắn nổ đầu, chỉ huy đệ nhị doanh xuất hiện hỗn loạn, đều này khiến pháo binh pháo cối có uy hiếp lớn nhất đối với Nhạc Trọng lại không được tận dụng tốt nhất, khiến cho Nhạc Trọng có thể nhanh chóng xuyên qua khu vực phòng thủ của đệ nhị doanh.Hắn vừa xông qua khu vực phòng thủ đệ nhị doanh, liền chứng kiến đệ tam doanh đang tiến hành đi vòng bọc đánh đường Phượng Hoàng.

Đệ tứ doanh thì đang bị Tô Đông Minh dow,nlo,ad e b,o o.k m ớ i ,nhấ t tại k k t ruye,n .co m nắm trong tay làm đội dự bị.

Chương 324: Ma viêm hủy pháoChỉnh sửa : kktruyen.comTuy Tô Đông Minh mang danh sư trưởng, nhưng trên thực tế trong tay chỉ nắm giữ binh lực chừng bốn doanh khoảng hai ngàn người.

Lần này vì muốn diệt sạch bộ đội của Nhạc Trọng, Tô Đông Minh đã đem toàn bộ vốn liếng của mình phát huy ra.Nhạc Trọng xuyên qua khu vực phòng thủ đệ nhị doanh, Tô Đông Minh lập tức phái hai liên đội mang theo ống phóng rốc két cùng máy bắn lựu đạn điên cuồng chặn đánh hắn.Oanh!

Oanh!Thanh âm tiếng nổ vang lên liên tiếp không ngừng, hỏa tiễn nổ tung sau lưng Nhạc Trọng, đem vô số vụn đá bay tung.

Tuy rằng tốc độ của Nhạc Trọng không khả năng so sánh với hỏa tiễn, nhưng lại dễ dàng tránh thoát tốc độ di động của họng pháo hỏa tiễn.

Mỗi khi hỏa tiễn nhắm ngay hắn, hắn sẽ sản sinh một loại cảm giác nguy hiểm đồng thời làm ra phản ứng, tránh khỏi hỏa tiễn bắn trúng.Nếu không có năng lực cảm giác nguy hiểm, với lực cường hóa trước mắt của hắn tuyệt đối không dám tự do xuyên qua trong sự oanh kích của vũ khí hạng nặng.- Quả nhiên khó chơi!Tô Đông Minh đang co đầu rút cổ bên trong, dựa vào phi cơ trinh sát không người tiến hành quan sát chiến trường nhìn chằm chằm thân ảnh của Nhạc Trọng nghiến răng nghiến lợi thầm nghĩ.

Chỉ riêng một mình Nhạc Trọng đã kiềm chế đại lượng binh lực của hắn.

Nếu không có Nhạc Trọng hắn đã sớm công phá đường Phượng Hoàng.Nhạc Trọng một bên tránh né, một bên không ngừng ném lựu đạn vào bên trong đám chiến sĩ bắn tỉa của địch nhân, không ngừng mang đi sinh mạng của bọn hắn.Đệ nhất doanh cùng đệ tứ doanh là hai doanh tinh nhuệ nhất của Tô Đông Minh, số lượng lão binh đông đảo, chiến đấu lại thập phần ương ngạnh, chặt chẽ chế trụ Nhạc Trọng, làm cho hắn thật khó tiến thêm.- Đáng chết!

Đáng chết!

Làm sao bây giờ?[CHARGE=3]Nhạc Trọng một bên trốn chết, một bên nhìn ra phương xa.

Hắn có thể thấy rõ ràng ở phương xa ba chiếc pháo xa 122mm đã ngừng lại, còn đang tìm góc độ pháo kích, chỉ sợ rất nhanh sẽ phóng ra.

Khoảng cách ba cỗ pháo xa còn cách hắn chừng hơn một ngàn thước, khoảng cách này đã vượt tầm sát thương của ống phóng rốc két phản xe tăng F98 thức 120mm.Nếu muốn giải quyết chiến t r uyện được c op,y ,tạ-i ,kk.tr u y e n.com sĩ hai liên đội hắn còn cần không ít thời gian, nếu còn tiếp tục giằng co chỉ sợ ba chiếc pháo xa 122mm sẽ tạo thành thương vong rất lớn cho đặc chiến đội của hắn.- Liều mạng!Trong mắt hàn quang chớp động, phát động kỹ năng ma viêm, hai cây trường mâu ma viêm hao phí 30 điểm tinh thần lực cùng 10 điểm thể lực của hắn ngưng tụ hình thành trong nháy mắt liền hiện ra.Nhạc Trọng dụng lực ném trường mâu về hướng hai chiếc pháo xa, hai cây trường mâu ma viêm cắt qua hư không hướng hai chiếc pháo xa bắn tới.Ma viêm trường mâu là do kỹ năng của Nhạc Trọng ngưng tụ, phạm vi tầm bắn là tầm nhìn của hắn.

Tầm nhìn của hắn có bao nhiêu thì khoảng cách phi hành của trường mâu ma viêm cũng có bao nhiêu.

Hơn nữa hắn sử dụng tinh thần thao túng vật thể tĩnh, khả năng trúng mục tiêu cơ hồ là trăm phần trăm.Theo sự thao túng của Nhạc Trọng, hai cây trường mâu ma viêm cắt qua hư không giống như thiểm điện sét đánh đâm vào trong hai xe pháo, hỏa diễm nóng rực điên cuồng thiêu đốt đem hai xe pháo đều cắn nuốt.Oanh hai tiếng nổ, đạn pháo bên trong hai chiếc pháo xa bị dẫn đốt xảy ra nổ mạnh thật lớn, trực tiếp đem hai khẩu pháo xa nổ thành mảnh vụn.

Lực phòng ngự kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng tuy rằng xa xa không sánh bằng năng lực băng hệ, nhưng lực phá hoại lại mạnh hơn nhiều.

Cũng chỉ có hỏa hệ năng lực mạnh mẽ cường đại mới có thể phá hủy pháo xa còn cách ngoài ngàn thước kia.Cùng một thời gian xe pháo thứ ba còn lại rốt cục đã nã pháo!Oanh một tiếng nổ, một tòa lầu cao bên trong phố Phượng Hoàng bị đạn pháo oanh trúng nổ tung, hỏa diễm nóng rực cắn nuốt hết thảy, một gã chiến sĩ đặc chiến doanh cùng mười mấy người sống sót bên trong trực tiếp hóa thành tro tàn.Loại pháo xa này là binh khí chiến tranh khủng bố nhất, một pháo có thể phá hủy một tòa nhà, cho dù trốn trong nhà nhưng cũng không tránh thoát.- Tên này thật đáng sợ!Bên trong trung tâm chỉ huy, Tô Đông Minh nhìn thấy hai xe pháo bị Nhạc Trọng sử dụng kỹ năng ma viêm phá hủy còn cách ngoài ngàn thước, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi.Nhạc Trọng phá hủy ba chiếc xe pháo xong liền cảm thấy vô cùng mỏi mệt.

Hắn nhìn nhóm bộ binh che chắn trước người cũng không do dự quay người đuổi về phương hướng đệ tam doanh.

Hắn đã thăm dò ra đệ nhất doanh cùng đệ tứ doanh đều thập phần cứng rắn, như vậy đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh hẳn đều chỉ là tân binh mà thôi.Sức chiến đấu của tân binh luôn là thấp nhất, chỉ cần có chút thất lợi sẽ hoàn toàn hỏng mất.Hai liên đội phụ trách bám trụ Nhạc Trọng thấy hắn lui lại lập tức có một liên đội chạy ra tiến hành truy kích.

Nhưng sau khi Nhạc Trọng quay người điên cuồng bắn phá đánh gục sáu gã chiến sĩ, toàn bộ chiến sĩ còn lại đều rút trở vào sau công sự che chắn.

Nhạc Trọng rất nhanh đuổi tới chỗ đệ tam doanh, lúc này bọn họ đang tiến hành bắn nhau kịch liệt cùng Trần Thạch Đầu dẫn theo người sống sót mà Nhạc Trọng chiêu mộ tại SY thị.Đại bộ phận chiến sĩ đệ tam doanh của Tô Đông Minh đều là tân binh, chỉ có chút lão binh, sức chiến đấu rất thấp.

Nhạc Trọng chiêu mộ một doanh tân binh đồng dạng hơn phân nửa là tân binh, cũng có chút lão binh tham gia.

Nhưng làm bên phòng thủ vẫn luôn rất có ưu thế, chiến sĩ đệ tam doanh không ngừng tấn công trận địa của Trần Thạch Đầu đều bị đánh đuổi, ngược lại lưu không ít thi thể, cuối cùng diễn biến thành những lần bắn phá không chút ý nghĩa.Hai phe tránh sau công sự che chắn không ngừng bắn nhau, viên đạn bắn thật nhiều nhưng thương vong không lớn.Đúng lúc này Nhạc Trọng bay nhanh cắm thẳng vào trong bộ chỉ huy đệ tam doanh, sau một trận điên cuồng bắn phá bộ chỉ huy đệ tam doanh liền bị hắn thủ tiêu.Oanh một tiếng nổ, cả bộ chỉ huy đệ tam doanh của Tô Đông Minh đều bị hắn dùng mìn nổ bay.- Bại rồi!

Bại rồi!

Bộ chỉ huy của chúng ta bị người đánh tan!

Mọi người chạy mau ah!

Nếu không trốn sẽ bị bọn hắn bắt làm tù binh!Nhạc Trọng nổ rớt bộ chỉ huy đệ tam doanh, vừa dùng khẩu 05 thức không ngừng bắn chết địch nhân vừa lớn tiếng hô.Chiến sĩ đệ tam doanh chứng kiến bộ chỉ huy của mình rơi rụng, trong lòng hoảng sợ, có người bắn đầu điên cuồng trốn chết, có người vẫn lưu tại chỗ chống cự.Cả đệ tam doanh chỉ thoáng chốc lâm vào hỗn loạn hoàn toàn, tiếng khóc, tiếng kêu la, tiếng kêu vang thành một mảnh.Trần Thạch Đầu thừa cơ hội này điều động đội ngũ tiến hành xung phong, đuổi giết đệ tam doanh đang tan tác.

Bộ đội của Trần Thạch Đầu đều là tân binh, đánh thủ vệ chiến còn tàm tạm, nhưng nếu đánh truy kích chiến chỉ sợ đối phương phản xung phong thì một doanh của hắn lập tức sẽ bị tan tác.

Bởi vậy hắn chỉ dám phái ra một liên đến phối hợp Nhạc Trọng truy kích.Bị bộ đội của Nhạc Trọng truy kích, quân lính đệ tam doanh tan rã, trốn chết bốn phía.

Nhạc Trọng lại đem những chiến sĩ đang dựa vào nơi hiểm yếu chống cự toàn bộ giết chết, lại đánh tán loạn đệ tam doanh đang bỏ trốn.

Trần Thạch Đầu phái ra một liên truy kích cũng bắt được hơn trăm tù binh, thu được vật tư vô số.

Chương 325: Đàm phán. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhưng Tô Đông Minh phản ứng cũng cực nhanh, hắn rất nhanh đã đem hai liên đội tinh anh của đệ tứ doanh điều qua, tiếp ứng chiến sĩ đang tan tác của đệ tam doanh.Trần Thạch Đấu phái ra một liên đang truy kích, xa xa nhìn thấy hai liên đội tiếp ứng của Tô Đông Minh lập tức rút về trận địa phòng ngự.

Không có công sự che chắn bảo hộ, bộ chỉnh sửa bởi kktruyen.com đội của hắn cũng không dám cùng tinh nhuệ liên của Tô Đông Minh chiến đấu.Nhạc Trọng không ngừng xuyên qua trong đoàn người, sử dụng khẩu 05 bắn phá, dùng lựu đạn, ống phóng rốc két giằng co cùng hai liên đội tinh anh của Tô Đông Minh.

Tuy rằng chiến sĩ hai liên đội đều là tinh nhuệ, nhưng một khi Nhạc Trọng không còn uy hiếp cấp bách giữ chân liền bộc lộ lực phá hoại cực kỳ đáng sợ của hắn.

Từng tên lão binh tinh nhuệ chết thảm trong tay hắn, làm máu tươi của hai liên đội không ngừng chảy xuôi, hai liên đội bị hủy diệt chỉ là vấn đề thời gian.Trầm Hoành Dương đi tới bên cạnh Tô Đông Minh trầm giọng nói:- Ngưng chiến đi!

Tô Đông Minh, còn chiến đấu như vậy cũng không công lãng phí sinh mạng các chiến sĩ vô ích!Hai mắt Tô Đông Minh đỏ đậm, giống như dân cờ bạc thua sạch túi nhìn Trầm Hoành Dương lớn tiếng nói:- Trầm Hoành Dương!

Cho tôi mượn binh lực hai doanh!

Chỉ cần chúng ta hợp lực, tuyệt đối có thể đem bộ đội của Nhạc Trọng hủy diệt nơi này!Trầm Hoành Dương trầm giọng nói:- Sau đó thì sao?

Ở trong này chẳng qua chỉ là bộ binh doanh mới chiêu mộ của hắn, cho dù toàn tiêm đạo quân ô hợp kia, đối với hắn cũng không có quá nhiều tổn thất.

Ở huyện Trữ Quang hắn còn có binh lực bảy doanh, hắn hoàn toàn có thể tiếp tục điều động bảy bộ binh doanh tinh nhuệ kia phát động tiến công đối với chúng ta.

Tôi không nghĩ ra được lý do gì vì ân oán cá nhân giữa ông cùng hắn mà đi lãng phí sinh mạng quý giá của binh sĩ tôi.

Tô Đông Minh, ngưng chiến đi!

Hiện tại còn kịp!Tình hình chiến đấu hiện tại nếu bốn đầu sỏ của quân đội có một điều động binh sĩ gia nhập chiến đấu, bộ đội Nhạc Trọng nhất định đại bại không thể nghi ngờ.

Nhưng ở nơi này chỉ là quân ô hợp của Nhạc Trọng, hắn chỉ cần cho đặc chiến doanh tinh nhuệ nhất rút lui, cho dù toàn bộ tân binh chết trận đối với hắn cũng không có bao nhiêu tổn thương.[CHARGE=3]Kiến thức thực lực khủng bố của Nhạc Trọng cùng đặc chiến doanh của hắn, bốn đầu sỏ còn lại của quân đội đều không muốn trở mặt với hắn, tử chiến tới cùng.

Trừ phi Nhạc Trọng chạm tới ích lợi trung tâm của bọn hắn.Tô Đông Minh nhìn qua bốn đầu sỏ còn lại của quân đội, bốn người kia không nói gì thêm, chỉ yên lặng nhìn hắn, bọn họ tuyệt đối sẽ không phái binh đi ra ngoài.- Toàn quân lui lại!Tô Đông Minh nhìn lên màn hình thấy hai gã chiến sĩ lại bị một quả lựu đạn của Nhạc Trọng nổ chết, cắn răng truyền đạt một mệnh lệnh tràn ngập nỗi sỉ nhục.Dưới mệnh lệnh của Tô Đông Minh, bộ hạ của hắn bắt đầu lùi về phía sau.

Nhạc Trọng lẻ loi một mình không ngừng đứng một bên gây rối, thường thường còn đả kích Tô Đông Minh, xử lý thêm vài tên chiến sĩ.Toàn bộ bộ đội của Tô Đông Minh tập kết, Nhạc Trọng vẫn chưa chịu bỏ qua dùng súng ngắm một đường bắn tỉa, giết thêm mười ba người thì toàn bộ quân đội của Tô Đông Minh mới hoàn toàn rút khỏi.Nhạc Trọng nhìn thấy bộ đội của Tô Đông Minh lui vào nơi đóng quân, lúc này mới thả lỏng một hơi.

Lần này cũng may bốn đầu sỏ của quân đội chỉ khoanh tay đứng nhìn, nếu như có bất kỳ người nào gia nhập vào cuộc chiến đấu, hắn chỉ có thể tháo chạy rời đi, dẫn dắt chiến sĩ đặc chiến doanh tiến hành đại đào vong.Bộ đội của Tô Đông Minh lui bước, bộ đội của Nhạc Trọng cũng không có năng lực truy kích.

Chiến sĩ đặc chiến doanh tuy rằng mạnh mẽ nhưng nếu rời khỏi công sự che chắn đối diện với bộ đội của Tô Đông Minh sẽ là một hồi tai nạn.Ôn Báo Quốc tìm Nhạc Trọng nói thẳng:- Nhạc Trọng, chuyện này dừng ở đây, tôi hi vọng anh lập tức dẫn người lui khỏi nơi này, chuyện còn lại tôi hi vọng chúng ta có thể thông qua đàm phán để giải quyết.

Nếu anh còn tiếp tục làm đi xuống, chúng tôi sẽ không tiếp tục khoanh tay đứng nhìn!Nhạc Trọng xanh mặt chậm rãi nói:- Ôn chủ tịch!

Lần này là do chính Tô Đông Minh muốn động tôi.

Huynh đệ của tôi đã chết hơn chục người, nếu hắn không cho tôi một sự công đạo tôi sẽ không bỏ qua!Lần này chiến đấu thế lực Nhạc Trọng cũng chết không ít người, năm tinh anh đặc chiến doanh chết trận, ngoài ra những người sống sót mới chiêu mộ cũng có hơn ba mươi chiến sĩ thương vong.Ôn Báo Quốc khẽ cau mày nói:- Người của anh chỉ chết vài chục người, mà bên Tô Đông Minh đã bị các anh giết hơn bốn trăm người, mất tích hơn trăm người.

Anh đã chiếm đại tiện nghi, Nhạc Trọng, tôi hi vọng anh đừng nên quá mức, lực nhẫn nại của chúng tôi cũng có hạn độ!Lần này Nhạc Trọng đã đem thế lực của Tô Đông Minh đánh cho tàn phế.

Binh khí hạng nặng của bộ đội Tô Đông Minh đại bộ phận đều bị Nhạc Trọng phá hủy, đệ nhất doanh tinh nhuệ của hắn cũng bị Nhạc Trọng tiêu diệt, đệ tam doanh trực tiếp đánh tan, đệ tứ doanh cũng có hơn bốn mươi lão binh bị hắn bắn chết, đệ nhị doanh bị đặc chiến doanh công kích chết thảm trọng.

Thực lực của Tô Đông Minh từ trong năm thế lực đầu sỏ thoáng chốc đã bị biến thành thế lực yếu nhất trong năm đầu sỏ.Vẻ mặt Ôn Bội San cũng không đành lòng nhìn hắn khuyên:- Nhạc Trọng, anh lui binh đi!

Tiếp tục đánh nữa sẽ càng có thêm nhiều người chết!- Được rồi!

Tôi sẽ cấp cho Bội San mặt mũi.

Tạm thời lui binh, nhưng Ôn chủ tịch, tên vương bát đản Tô Đông Minh vô duyên vô cớ chạy tới đánh tôi, hắn nhất định phải cho tôi lời công đạo!Nhạc Trọng cũng thuận theo bậc thang nhìn Ôn Báo Quốc nói.Đánh tới hiện tại hắn cũng không muốn tiếp tục đánh nữa.

Nếu hắn khăng khăng đánh tiếp bốn đầu sỏ quân đội cũng sẽ không tiếp tục khoanh tay đứng nhìn, đến lúc đó hắn sẽ hoàn toàn trở thành kẻ địch của cả căn cứ SY thị, song phương không chết không ngừng.- Cảm ơn!Ôn Bội San nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ngọt ngào.

Hắn nguyện ý vì nàng lui binh, khiến cho nàng thập phần cao hứng.

Nàng cho rằng địa vị của mình trong lòng hắn càng nặng hơn vài phần.Nhạc Trọng đúng lời hứa rút lui khỏi phố Phượng Hoàng, lui về bên trong phố Hưng Long.Cuộc chiến đấu giữa hai đại cự đầu Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng đem toàn bộ SY thị đều kinh động, mọi người đều âm thầm cảm thấy kinh động đối với thực lực của đội ngũ Nhạc Trọng.

Những ác lang vốn định mở miệng cắn lên hắn một ngụm cũng liền sôi nổi thối lui trở về.Hai đại tổ chức Hắc Hổ bang cùng Chu Tước bang phụ thuộc Nhạc Trọng trong căn cứ SY thị đều cực kỳ phong cảnh, những nơi bọn họ đi tới những tổ chức khác đều cúi đầu lấy lòng, không dám đắc tội hai bang phái kia chút nào, làm cho bọn họ càng tăng thêm uy phong.Hai ngày sau bên trong phòng hội nghị của chính phủ, năm đầu sỏ quân đội, hai đầu sỏ chính phủ cùng Nhạc Trọng đều xuất hiện.Tô Đông Minh nhìn thấy Nhạc Trọng, vẻ mặt xanh mét hùng hổ dọa người nói: Chương 326: Đàm phán. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Nhạc Trọng, anh dẫn người đánh lén quân doanh của tôi, giết một trăm sáu mươi hai chiến sĩ của tôi.

Phá hư đủ loại vật tư quân dụng của tôi vô số kể.

Sau đó còn ngang nhiên đánh lén quân tôi, anh thật to gan, quả thật là khi dễ SSY thị không người hay sao?Chân mày Nhạc Trọng nhíu lại, đồng dạng đối chọi gay gắt quát lớn:- Tô Đông Minh!

Ông nói tôi đánh lén quân doanh của ông, có chứng cớ sao?

Ông không có chứng cớ đừng ngậm máu phun người!

Về phần đánh lén quân của ông, thật buồn cười, ông phái binh công kích tôi, tôi bất quá chỉ là tự vệ phản kích thôi!

Chẳng lẽ cho phép ông đánh tôi mà không cho tôi đánh trả, trong thiên hạ làm gì có đạo lý như vậy?

Nhưng Tô Đông Minh, vì sao ông phải phái người ám sát tôi!

Nếu không phải tôi mạng lớn, chỉ sợ lúc này đã chết trong tay của ông.

Khi dễ tôi dễ ức hiếp hay sao?

Chọc tới tôi, cho dù liều mạng ôm nhau cùng chết tôi cũng phải tập hợp bảy doanh của tôi, hơn bốn ngàn hảo huynh đệ đến tiêu diệt cẩu tặc như ông!Trong những cuộc đàm phán thế này, khí thế tuyệt đối không thể yếu.

Chỉ cần khí thế yếu, sẽ bị đối phương áp đảo.

Lúc này Nhạc Trọng căn bản không có tính toán điều động đại quân cùng SY thị quyết chiến sinh tử, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không biểu lộ ra ý nghĩ này.Sắc mặt Tô Đông Minh phát lạnh, lạnh băng nói:- Anh nói tôi phái người ám sát anh, anh có chứng cớ sao?

Không có chứng cớ đừng nên ngậm máu phun người!- Chứng cớ!

Đương nhiên có!

Người đâu, đem hắn dẫn tới!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Tô Đông Minh, lạnh lùng cười nói.Rất nhanh Trình Ngọc áp giải một nam tử trẻ tuổi thân hình gầy yếu đi vào.- Người này nói vậy ông hẳn là nhận thức đi, Tô Đông Minh!Nhạc Trọng nhìn Tô Đông Minh, trong mắt thoáng hiện nét châm chọc.Tô Đông Minh nhìn người kia, sắc mặt biến đổi, hắn đương nhiên nhận thức người nọ.

Người nọ chính là liên trưởng nhị liên đệ tam doanh Từ Quang mà hắn chính miệng đề thăng!- Tôi giới thiệu cho mọi người một chút, vị này chính là liên trưởng Từ Quang do chính miệng Tô Đông Minh đề bạt!Nhạc Trọng mỉm cười, lấy ra một xấp hình đưa cho Ôn Báo Quốc nói:- Ôn chủ tịch, những thứ này là ảnh chụp thi thể thích khách, đúng hay không!- Đúng vậy!Ôn Báo Quốc liếc mắt nhìn xấp hình, xác nhận tính chân thật của xấp ảnh.[CHARGE=3]- Từ Quang, người này là ai vậy?Nhạc Trọng chỉ lên xấp hình chụp thi thể thích khách hỏi Từ Quang.Từ Quang không chút do dự nói thẳng:- Người này tên là Văn Vũ, là lão binh nhập ngũ cùng năm với tôi, sau đó lại gia nhập bộ đội đặc chủng do Tô sư trưởng thành lập!- Vậy người này đây?Nhạc Trọng lấy ra ảnh chụp cường hóa giả có được năng lực điều khiển súng ống hỏi Từ Quang.Từ Quang nói:- Người này tên Quách Minh, tinh thông các loại súng ống, thuật bắn súng thật chuẩn xác.

Sau đó cũng gia nhập vào bộ đội đặc chủng do Tô sư trưởng thành lập!- Đủ rồi!

Đây đều là lời nói một bên của anh, tất cả đều là anh buộc hắn nói!

Anh đang vu cáo hãm hại tôi!Tô Đông Minh hét to một tiếng cắt đứt lời nói của Từ Quang, trừng mắt nhìn Nhạc Trọng hung tợn quát.Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn Tô Đông Minh, thản nhiên nói:- Ôn chủ tịch, Bành bí thư, các vị sư trưởng, tôi đã đệ trình đầy đủ bằng chứng chính xác, chứng minh Tô Đông Dương sai khiến người ám sát tôi.

Mời các vị chủ trì công đạo, nếu không để cho tôi tự mình đến chủ trì công đạo tốt nhất!Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, bốn đầu sỏ quân đội cùng hai đầu sỏ bên chính phủ đều nhướng mày, lời ngầm của Nhạc Trọng là nếu họ lấy không ra câu trả lời thuyết phục cho hắn, hắn sẽ tự mình động thủ xử lý Tô Đông Minh.Hiện tại Tô Đông Minh còn nắm trong tay một ngàn năm trăm chiến sĩ, nếu dùng nhân số kia quyết chiến với Nhạc Trọng hết sạch, đối với SY thị cũng là một tổn thất thật lớn, điều này không phù hợp với lợi ích của SY thị.Tô Đông Minh liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, lạnh lùng nói:- Muốn mạng của tôi, có bản lĩnh chính anh tới lấy là được!Tô Đông Minh phán đoán bốn đầu sỏ quân đội cùng hai đầu sỏ chính phủ sẽ không khoanh tay ngồi yên không lý hắn.Trong mắt Nhạc Trọng chớp động hung quang, một cỗ sát khí cuồng bạo từ trên người của hắn trào ra:- Ông thật nghĩ tôi không dám sao?Môi Tô Đông Minh mấp máy vài cái, nhưng bị kinh nhiếp bởi khí thế của Nhạc Trọng nên không dám ném xuống lời thách thức lần nữa, chỉ hung hăng trừng mắt liếc hắn không lên tiếng.Không khí trong phòng hội nghị biến thành vô cùng băng sương, cục diện hết sức căng thẳng.Các cao thủ đứng sau lưng bốn đầu sỏ đều gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, lo lắng hắn đột nhiên bạo lên đả thương người.Ôn Báo Quốc liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, thản nhiên nói:- Nói ra điều kiện của anh đi!

Nhạc Trọng, anh nghĩ muốn cái gì?Ôn Báo Quốc nhìn ra Nhạc Trọng cũng không có ý muốn trở mặt với SY thị, hiện tại bão nổi chỉ là vì muốn lấy thêm chỗ tốt mà thôi.- Bắn chết Tô Thiên Dương!

Chuyện này cứ như vậy bỏ qua.

Tôi sẽ đem hơn trăm chiến sĩ tù binh trả lại cho các vị toàn bộ!Tô Đông Minh như đinh đóng cột cự tuyệt nói:- Không có khả năng!

Chỉ cần còn Tô Đông Minh này một ngày, tôi tuyệt đối sẽ không cho bất luận kẻ nào động con tôi!Tô Đông Minh chỉ có một đứa con trai là Tô Thiên Dương, nếu Tô Thiên Dương bị bắn chết, Tô gia xem như sẽ tuyệt hậu.- Hai chiếc võ trực cửu cùng phi công!Sức chiến đấu cường đại của võ trực cửu làm Nhạc Trọng thèm nhỏ dãi, trong trú địa bộ binh lữ của hắn chỉ có tàn hài của võ trực cửu, hơn nữa hắn cũng không có phi công chuyên nghiệp điều khiển.Hai mắt Tô Đông Minh phun lửa, cự xe m tạ i k k.truy e-n.c,o,m, tuyệt:- Võ trực cửu cùng phi công của tôi đều bị anh làm hỏng!Nhạc Trọng lại đưa ra mấy điều kiện bồi thường về vũ khí đạn dược đều bị Tô Đông Minh cự tuyệt.

Sáu người còn lại cũng yên lặng ủng hộ Tô Đông Minh, bọn hắn không muốn chứng kiến Nhạc Trọng lấy được đạn dược vũ khí càng thêm trở nên cường đại.Nhạc Trọng trực tiếp đem Đại Cẩu Tử ngồi bên cạnh đẩy đi ra:- Nếu là như vậy tôi đem toàn quyền đàm phán giao cho bộ hạ Đại Cẩu Tử của tôi!Đại Cẩu Tử trong phương diện đàm phán thập phần có thiên phú, quấn quýt dán chặt, công phu phao ép giá cứng rắn lẫn nhu mềm đều là nhất tuyệt.Đại Cẩu Tử bị Nhạc Trọng đẩy đi ra, cười khanh khách nhìn nhóm đầu sỏ khai ra cái giá:- Chúng tôi cần ba ngàn xử nữ xinh đẹp, như vậy chuyện này xem như bỏ qua!Nghe được lời nói của Đại Cẩu Tử, tất cả mọi người ngây ngẩn.

Ba ngàn xử nữ xinh đẹp, cả căn cứ SY thị đều không có.

Ở trong tận thế, đại bộ phận nữ nhân có chút tư sắc đều bị người có quyền thế chiếm giữ, nếu để họ đưa ra vài nữ tử xinh xắn cấp cho Nhạc Trọng, vậy thì không có vấn đề, nhưng nếu là ba ngàn mỹ nữ thì thật khó tìm.Trong khoảnh khắc năm đầu sỏ quân đội cùng Bành Minh Đức, Ôn Báo Quốc đều nhìn Nhạc Trọng với ánh mắt cổ quái.Nhạc Trọng nghe được lời nói của Đại Cẩu Tử, sắc mặt tối sầm.

Hắn cũng không nghĩ đến Đại Cẩu Tử dám nói ra lời này.

Nhưng hắn không can thiệp Đại Cẩu Tử phát huy, không nói lời nào ngồi yên ở đó.

Chương 327: Giao dịch. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTô Đông Minh trực tiếp cự tuyệt:- Không được!Đại Cẩu Tử lập tức xuất công phu sư tử ngoạm:- Vậy cho chúng tôi sáu ngàn mỹ nữ.

Đúng rồi, chúng tôi cần là sáu ngàn mỹ nữ.

Người già, trẻ con dưới mười sáu tuổi, nam nhân đều không cần, xấu cũng không được!Nhạc Trọng đang cần nhân công, nếu yêu cầu thật nhiều tráng niên nam tử căn cứ SY thị tuyệt đối sẽ không đáp ứng.

Bởi vì tráng niên nam tử sau khi trải qua dạy dỗ rất nhanh sẽ trở thành chiến sĩ hoặc công nhân.

Hình thành một cỗ lực lượng cường đại, bởi vậy Đại Cẩu Tử mới có thể há to miệng yêu cầu căn cứ SY thị.Tô Đông Minh lãnh băng băng nói:- Làm gì có tới sáu ngàn mỹ nữ cho anh?

Các anh thích mỹ nữ như vậy, tôi cho ba mươi mỹ nữ là tốt lắm, nhưng mỗi mỹ nữ phải lấy một tấn lương thực để đổi!Đại Cẩu Tử trợn mắt, thập phần thô tục rống lớn nói:- Mỗi mỹ nữ một tấn lương thực?

Sao ông không đi ra ngoài cướp đoạt đi?

Ở bên ngoài ngủ một nữ nhân một buổi tối chỉ cần một cái bánh mì, ngủ một mỹ nữ một ngày chỉ bất quá cần một cân lương thực.

Mười cân lương thực đủ mua một mỹ nữ.

Ông mở miệng đòi lương thực kiểu đó, mỹ nữ của ông làm bằng vàng sao?Nữ nhân trong SSY thị thập phần rẻ mạt, chỉ cần có thể quản ăn no, rất nhiều nữ nhân đều nguyện ý bán thân cầu một con đường sống.

Nhưng Nhạc Trọng thu mua nữ nhân trong quy mô nhỏ thì không sao, nếu mua quá nhiều nữ nhân gia nhập phe cánh không có cái cớ tốt tuyệt đối sẽ làm cao tầng SY thị phát hiện ra ý đồ của hắn.Vẻ mặt Đại Cẩu Tử dũng mãnh, thô lỗ uy hiếp Tô Đông Minh:[CHARGE=3]- Ông phái người tới ám sát Nhạc đội của chúng tôi, hiện tại lại không muốn bồi thường, muốn chết có phải hay không?

Bốn ngàn huynh đệ chúng tôi, chỉ cần Nhạc đội ra lệnh một tiếng coi như liều lĩnh không cần cái mạng này cũng tới SSY thị tiêu diệt quân đội của ông!Tô Đông Minh lạnh lùng trừng mắt nhìn Đại Cẩu Tử, thản nhiên nói:- Được, đánh thì đánh, ai sợ ai!Nhạc Trọng bật dậy, lạnh lùng liếc mắt nhìn Tô Đông Minh, sát khí lẫm lẫm:- Tô Đông Minh, ông khinh người quá đáng.

Tôi lập tức tập hợp binh mã cùng ông làm một trận!

Chư vị, các ông đã nghe được là do Tô Đông Minh muốn đánh với tôi, tôi hi vọng khi song phương khai chiến các vị có thể bảo trì trung lập.

Đây là ân oán cá nhân giữa tôi cùng hắn, tôi không có bất kỳ địch ý gì với chư vị.

Sau này nếu xảy ra chuyện, tất cả đều là trách nhiệm của một mình Tô Đông Minh!Trầm Hoành Dương nhướng mày mở miệng nói:- Nhạc Trọng, cơn tức của anh không cần lớn như vậy.

Tâm tình của anh chúng tôi có thể lý giải.

Nhưng mọi chuyện đều có thể thương lượng, không nên chỉ một chút liền khai chiến, đánh giặc dù sao chết người.

Ngồi xuống, chúng ta có thể từ từ nói chuyện.Ôn Báo Quốc chậm rãi mở miệng nói:- Như vậy đi, một trăm mỹ nữ, chín trăm người trẻ tuổi, ba ngàn năm trăm trẻ em, năm trăm nam nhân.

SSY thị cho anh năm ngàn người, anh cho chúng tôi một ngàn tấn lương thực.

Chuyện này cứ định như vậy!Trẻ em chỉ có thể tiêu hao tài nguyên mà không thể sản xuất, Ôn Báo Quốc thập phần đau đầu đối với nhân số trẻ em trong thành phố, lần này sẽ đem ba ngàn năm trăm đứa bé kia xem như gánh nặng giao qua cho Nhạc Trọng.

Đương nhiên làm bồi thường hắn lại cho Nhạc Trọng thêm năm trăm nam nhân.Lúc này Nhạc Trọng mới ngồi xuống, nhưng không nói một lời, liếc mắt nhìn Đại Cẩu Tử.Lúc này Đại Cẩu Tử mới tiếp tục tiến lên ép giá:- Trẻ con quá nhiều, mà bọn trẻ chỉ biết ăn, không thể giết được tang thi, không thể công tác, như vậy chúng ta quá thiệt thòi rồi.

Cứ vậy đi, ba ngàn năm trăm trẻ con kia chúng tôi vẫn nhận lấy, nhưng các ông cho chúng tôi một trăm mỹ nữ thì phải có hơn ba mươi xử nữ.

Ngoài ra chúng tôi có thể dùng mười viên đạn mua một nam nhân, năm viên đạn mua một nữ nhân, mua tổng cộng một ngàn nam nhân một ngàn nữ nhân.Ánh mắt Bành Minh Đức thoáng chớp động, khẽ mỉm cười nói:- Được, tôi đáp ứng anh!Chứng kiến Bành Minh Đức trực tiếp đánh nhịp đáp ứng yêu cầu của Nhạc Trọng, nguyên bản Ôn Báo Quốc còn định lên tiếng nói gì đó cuối cùng vẫn im lặng.Năm đầu sỏ còn lại của quân đội đều đồng ý giá cả này.

Tuy rằng Nhạc Trọng có được thêm bảy ngàn dân cư, nhưng đại bộ phận chỉ là phụ nữ cùng nhi đồng, nam tử trưởng thành thực sự chỉ có một ngàn năm trăm người.

Vì thế Nhạc Trọng trả giá một ngàn tấn lương thực cùng một vạn năm ngàn viên tử đạn, song phương đều có thu hoạch riêng của mình.Song phương thương nghị xong, Ôn Báo Quốc lập tức điều động ngành chức năng của chính phủ nhanh chóng chọn lựa bảy ngàn người ném cho Nhạc Trọng.Bảy ngàn người thoáng chốc dũng mãnh tràn vào địa bàn của Nhạc Trọng liền tạo thành gánh nặng thật lớn cho hắn.

Trong bảy ngàn người ngoại trừ trăm mỹ nữ, cơ hồ mọi người đều mang theo bộ dáng xanh xao vàng vọt.

Việc ăn uống cùng nơi ở của họ biến thành vấn đề thật lớn.Đám người Ôn Báo Quốc chỉ chớp mắt đem bảy ngàn người ném cho Nhạc Trọng, cũng ôm ý định không tốt, muốn nhìn xem Nhạc Trọng làm ra chuyện chê cười.

Muốn bảy ngàn người cũng không phải là số lượng nhỏ, muốn quản lý tốt nhiều người như vậy thật không đơn giản.

Ngoài ra bảy ngàn người kia mỗi ngày cũng phải làm thịt hơn tấn thực vật, nếu không có lương thực dự trữ sung túc sẽ không gánh vác nổi việc ăn uống của nhiều người như thế.Nhiều người tràn vào địa bàn của Nhạc Trọng, đích xác tạo thành phiền phức thật lớn cho hắn.

Đặc biệt một ngàn năm trăm nam nhân trưởng thành thân thể thật suy yếu, bị đói bụng đến gầy trơ xương chỉ còn một hơi thở yếu ớt.

Cho dù là trước tận thế, với trạng huống thân thể của bọn họ cũng cần điều dưỡng một hai tháng mới có thể khôi phục khỏe mạnh.

Mà những trẻ em càng không sao chịu nổi, cả đám đều gầy yếu tới mức chỉ cần trận gió đủ thổi té trên mặt đất.Hơn nữa trong bảy ngàn người còn có những người lương tâm xấu xa.

Vừa mới giao qua tay Nhạc Trọng ngày đầu tiên liền có ba mươi mấy nam giới thú tính quá mức thừa dịp đêm tối cưỡng gian mấy chục nữ tính.

Đám nam giới kia không dám đi ra ngoài chiến đấu cùng tang thi tìm tòi vật tư, lại dùng bạo lực lăng nhục những nữ tính còn yếu ớt vô lực hơn bọn hắn.Rất nhanh những nam giới kia bị bộ hạ của Nhạc Trọng trực tiếp bắt lấy, chém đầu răn chúng, hơn nữa đem tội của bọn hắn cùng đầu lâu công khai tuyên cáo, lúc này mới trấn trụ những người sống sót rục rịch lòng dạ ma quỷ của mình.Đại Cẩu dow-nl oa-d eboo k ,m ớ.i ,n hấ t tạ-i kk tru y,en.co.m Tử ở trong Thạch Mã trấn cùng huyện Thanh Nguyên đã từng chủ trì qua việc chính trị, rất nhanh đã đem bảy ngàn người sống sót an bài thỏa đáng.Nhạc Trọng cũng đề bạt không ít cán bộ chiến sĩ có biểu hiện tốt đẹp trong cuộc chiến với Tô Đông Minh, hơn nữa đem một ít cán bộ điều động tới phụ trách những người sống sót kia.Trong tay Nhạc Trọng cướp được hơn ba ngàn tấn lương thực từ trong tay Tô Đông Minh, bởi vậy lương thực cung cấp xem như sung túc.- Nên bắt đầu làm chuẩn bị!Cục diện hơi có chút ổn định, Nhạc Trọng liền phái Đại Cẩu Tử đi vào trong SSY thị thu mua thật nhiều thép, đồng thời bắt đầu đào hầm chung quanh Tư Giang.

Chương 328: Giao dịch. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comVô luận là nữ tử, trẻ em, hoặc là nam nhân, ngay cả bang chúng Chu Tước bang cùng Hắc Hổ bang đều bị tập hợp, bắt đầu đào hầm chung quanh Tư Giang.Dưới sự nỗ lực của tám ngàn người, hầm sâu tới vài thước được đào ra, ở trong hầm lớn đều ghim xuống những cây thép vô cùng bén nhọn.Thú thịt được chế thành thịt hộp ở huyện Trữ Quang cũng được vận chuyển tới trong SY thị, nguyên bản những người sống sót vốn đại thương nguyên khí vô cùng suy yếu được ăn vào thịt thú biến dị cấp cao đã bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại.Tới thời gian ăn cơm, ở gần bên Tư Giang trong những nồi cơm lớn đều là cơm tẻ nóng hầm hập, canh rau dại, còn có từng phần phần thú thịt, vô luận nam nữ đều nghiến ngấu ăn cơm, vẻ mặt thỏa mãn.Trịnh Bội Bội cùng nhau đi tới, chứng kiến người sống sót dưới trướng Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét kinh ngạc nói:- Bọn hắn làm sao có thịt ăn?

Nhạc Trọng kia cũng thật lợi hại đi?

Hắn từ chỗ nào lấy được nhiều thịt tới như thế?Bên cạnh Trịnh Bội Bội là khuê mật của nàng tên Thái Dịch Yên, trải qua chuyện Ám Nha tập kích quan hệ giữa Trịnh Bội Bội cùng Thái Dịch Yên đã trở thành tốt đẹp tới cực điểm.

Song phương cơ hồ lúc nào cũng cùng tiến cùng xuất, lần này các nàng tới tìm Nhạc Trọng cùng đi dạo chơi.Gia thế của Trịnh Bội Bội cùng Thái Dịch Yên ở trong SY thị được xếp vào bậc thềm đặc quyền có thể tiến vào ở trong đặc khu.

Chính bởi vì như thế nên các nàng mới có thể ở trong tận thế còn nhàn hạ thoải mái đi tìm Nhạc Trọng chơi đùa.Nhưng cho dù gia thế của Trịnh Bội Bội không tệ nhưng ở nhà của nàng cũng không dám cam đoan mỗi ngày đều được ăn thịt.

Bây giờ nhìn thấy cả người sống sót bình thường đều ăn uống còn ngon hơn trong nhà nàng, thật làm nàng cảm thấy vô cùng giật mình.Thái Dịch Yên nhìn những người sống sót kia, khẽ mỉm cười nói:- Đây là bổn sự của Nhạc Trọng!Từ trong cơm nước của những người thường kia đã có thể chứng kiến thực lực Nhạc Trọng hùng hậu cỡ nào.Trịnh Bội Bội khẽ cười nói:- Hắn quả nhiên rất lợi hại!Thái Dịch Yên trêu đùa:- Lúc trước không nhớ ai đã nói chán t ru y ệ-n đư ợ c c opy .t-ại ,k-ktr,u y en-..c om ghét Nhạc Trọng vô cùng đi, hiện tại đã yêu thích người ta rồi sao!- Làm gì có!Trịnh Bội Bội đỏ mặt, lập tức phản bác nói:- Tôi xem cô mới là ưa thích hắn.

Bằng không sẽ không tha thiết mong chờ đi tìm hắn![CHARGE=3]- Tôi đúng là ưa thích hắn, vậy thì sao chứ?Thái Dịch Yên không hề có chút che giấu trực tiếp nói với khuê mật.Trịnh Bội Bội nghe vậy thoáng sững sờ, do dự một chút nói:- Cô không ngại tôi nói thẳng, hiện tại hắn đã có rất nhiều nữ nhân, ngay cả đại minh tinh Chu Diễm Tuyết cũng đã thành người của hắn.

Hơn nữa tôi nghe nói người này phi thường háo sắc, hàng đêm sênh ca, không nữ nhân không vui, còn thường xuyên làm những chuyện hoang đường hoang dâm vô độ!Chuyện Đại Cẩu Tử yêu cầu Tô Đông Minh giao ba ngàn xử nữ đã không ngừng truyền bá, biến dạng, hiện tại đã biến thành Nhạc Trọng không có nữ nhân không vui, hàng đêm sênh ca, nhìn thấy nữ tử xinh đẹp liền bắt vào phòng, là siêu cấp sắc ma.

Chẳng qua thực lực cùng thế lực của Nhạc Trọng đã mạnh tới mức đáng sợ nên không ai dám đi trêu chọc hắn.Đương nhiên đây cũng chỉ là lời đồn, trên thực tế Nhạc Trọng chỉ lo bề bộn xử lý công việc, nay cả tuyệt sắc mỹ nữ như Chu Diễm Tuyết mà hắn còn chưa có thời gian chạm tới thân thể của nàng.Thái Dịch Yên thản nhiên cười, nói:- Có chút phản nghịch thì đã sao đâu?

Đường Thái Tông Lý Thế Dân chẳng phải là một tên đại sắc ma hơn nữa tướng ăn cực kỳ khó xem, nhưng cuối cùng chẳng phải hắn cũng trở thành một vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất một đời, đã trở thành thiên cổ nhất đế sao!

Tôi thích loại nam nhân như thế!Trịnh Bội Bội có chút bất đắc dĩ nhìn khuê mật, khuê mật của nàng là người dám yêu dám hận hơn nữa tính khí có chút phản nghịch, chỉ cần chuyện nàng nhận định chủ yếu sẽ không nghe theo ảnh hưởng của người khác.Một gã chiến sĩ dẫn Thái Dịch Yên cùng Trịnh Bội Bội đi tới chỗ trường bắn, Nhạc Trọng đang ở đó tiến hành huấn luyện bắn súng.- Thật là lợi hại, Nhạc đại ca bắn mười phát đều trúng hồng tâm đâu!Vẻ mặt Ôn Bội San sùng bái cầm chai nước khoáng đưa cho Nhạc Trọng.Mấy ngày nay Ôn Bội San vừa có thời gian liền chạy tới chỗ Nhạc Trọng, đã trở thành khách quen của hắn.Ôn Báo Quốc cũng ngầm đồng ý loại hành vi này của Ôn Bội San.

Như vậy có thể giúp cho quan hệ giữa hắn cùng Nhạc Trọng càng gần hơn.- Cảm ơn!Nhạc Trọng tiếp lấy chai nước nhìn Ôn Bội San mỉm cười.Trịnh Bội Bội nhìn Ôn Bội San, có chút mất hứng nói thầm một câu:- Tiểu hồ ly tinh!Đêm Ám Nha đột kích, làm quan hệ giữa Trịnh Bội Bội cùng Ôn Bội San sản sinh vết rách thật sâu.

Tuy rằng không đến mức làm hai người trở mặt thành thù, nhưng cũng làm quan hệ vốn tốt đẹp biến thành xa lạ.- Nhạc đại ca!Thái Dịch Yên lộ ra tiếng nói ngọt ngào mỉm cười kêu khẽ, đi tới bên cạnh Nhạc Trọng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Thái Dịch Yên hỏi:- Thái tiểu thư có chuyện gì không?Chân mày Thái Dịch Yên nhíu lại, bộ dáng tức giận nói:- Nhạc đại ca, anh gọi em là Dịch Yên là được rồi, còn gọi Thái tiểu thư em sẽ tức giận đó!Nhạc Trọng sửa lời hỏi:- Dịch Yên, cô tới tìm tôi có chuyện gì sao?Thái Dịch Yên nhìn chằm chằm Nhạc Trọng hỏi:- Không có chuyện gì thì không thể tới tìm anh sao?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn qua Trịnh Bội Bội, nói thẳng:- Có thể, nhưng tôi có thật nhiều công việc cần làm, chỉ sợ không thể chiêu đãi tốt cho cô cùng Trịnh tiểu thư!Nhạc Trọng cần xử lý rất nhiều công việc, hắn đã đem không ít việc giao cho bộ hạ giải quyết, nhưng có một số việc phải do chính hắn đi xử lý mới xong.

Đặc biệt hắn mới tiếp nhận hơn bảy ngàn người sống sót, hắn cần ổn định tốt cho cuộc sống ngày sau của họ.

Dù sao bảy ngàn người kia không khả năng luôn đi đào hố hay làm cạm bẫy.Thái Dịch Yên nhìn Nhạc Trọng thản nhiên cười nói:- Em tới là muốn nhờ vả anh, làm thư ký cho anh.

Em tốt nghiệp đại học hành chính chuyên nghiệp tại Harvard, làm thư ký cho anh không dọa người đi?Nhạc Trọng nhìn Thái Dịch Yên tò mò hỏi:- Năm nay cô bao nhiêu tuổi rồi?

Lại tốt nghiệp cả đại học Harvard?Thái Dịch Yên nhìn qua chỉ mới mười mấy tuổi, tuổi này có thể tốt nghiệp được đại học Harvard sao?Trịnh Bội Bội có chút tự hào nói:- Là do Dịch Yên thông minh, khi nàng đi học đã nhảy mấy lớp.

Nàng thật sự đã tốt nghiệp đại học Harvard.

Còn nữa, Nhạc đại ca, sau này anh gọi em là Bội Bội đi, đừng gọi em là Trịnh tiểu thư!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn dáng vẻ tự tin của Thái Dịch Yên nói:- Được rồi, tôi nhận cô.

Thử việc trước một tháng nếu như làm tốt thì cô lưu lại!Mỹ nữ có năng lực lẫn bản lĩnh đảm đương thư ký cũng là sự kiện làm nam nhân thích thú lẫn hưởng thụ.Đúng lúc này Trương Hòa thở hổn hển chạy vào nói:- Nhạc lão đại, không tốt, có thật nhiều người tụ tập bên ngoài!- Đưa tôi đi nhìn xem!Nhạc Trọng nhướng mày, lập tức để Trương Hòa dẫn hắn đi ra bên ngoài.

Chương 329: Hắc ngư biến dị! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comMấy cô gái còn lại cũng đi theo sau hắn.Rất nhanh nhóm người Nhạc Trọng đi tới gần bên lối vào phố Hưng Long.Lúc này ở nơi đó vây đầy vô số người sống sót, hơn trăm bộ hạ của Nhạc Trọng đang dùng súng chỉ vào những người kia, chỉ sợ bọn họ nổi điên xông vào bên này.- Nhạc lão đại đến rồi…- Nhạc lão đại, van cầu ngài thuê tôi đi…- Nhạc lão đại, van cầu ngài thuê tôi…- Tôi cũng biết đào hầm, trước tận thế tôi làm việc trong công trình Thổ Mộc của thành phố, van ngài thuê tôi đi…Vừa nghe Nhạc Trọng đã đến, những người sống sót nhất thời phát ra tiếng hoan hô, đồng thời thật nhiều người quỳ gối trước người Nhạc Trọng tận lực cầu xin.Những người này cũng không phải nghĩ đến đây nháo sự, bọn họ chỉ mong đợi có thể tìm được con đường sống từ chỗ của hắn.

Bọn họ sinh tồn quá mức cực khổ, chỉ cần được ăn no chuyệnì họ cũng nguyện ý đi làm.

Càng không cần nói tới ở chỗ Nhạc Trọng chẳng những được ăn no, còn được ăn thịt.

Loại đãi ngộ như vậy làm họ cực kỳ đỏ mắt, đều muốn đến cầu xin được làm việc cho hắn.Nhạc Trọng nhìn bọn họ, khẽ cau mày, chỗ của hắn quả thật vẫn còn cần nhân công hỗ trợ.

Nhưng nếu hắn tiếp tục chiêu mộ nhân viên, sẽ chạm tới điểm mấu chốt của cao tầng căn cứ SY thị.

Căn cứ SY thị tuyệt đối sẽ không nguyện ý chứng kiến hắn phát triển thuận lợi như thế.Ôn Bội San nhìn thấy những người quần áo rách rưới kia, nảy sinh lòng đồng tình, nói:- Nhạc đại ca, anh giúp bọn họ đi, anh xem họ thật quá đáng thương ah!Nhạc Trọng chỉ lẳng lặng tự hỏi làm sao ứng đối cục diện như thế.Thái Dịch Yên liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, trực tiếp hỏi:- Nhạc đại ca, nơi này còn cần nhân công hỗ trợ không?Nhạc Trọng nói:- Cần!Trong tận thế đại bộ phận máy móc bởi vì đủ loại vấn đề mà không thể sử dụng, hắn chỉ có thể dựa vào nhân lực đi bố trí cạm bẫy, hắn còn cần thật nhiều nhân công.Thái Dịch Yên nhìn Nhạc Trọng cười, chủ động nói:- Vậy nếu là em ra mặt mời chào họ công tác cho anh thì sao?

Cứ như vậy những người này xem như là công nhân do Thái gia chiêu mộ tới, không quan hệ gì với anh cả!Thái Dịch Yên cũng nhìn ra Nhạc Trọng khó xử, lúc này liền đề nghị nói.Ánh mắt Nhạc Trọng sáng lên, mỉm cười đáp:- Tốt, vậy đa tạ cô.

Công trình của tôi còn cần chiêu mộ thêm năm ngàn người, việc này giao cho cô tới phụ trách.

Mỗi người làm việc trong công trường của tôi một ngày tôi cũng ngoài định mức cho cô một lượng lương thực!Bản thân Nhạc Trọng đi chiêu mộ thêm người sống sót sẽ làm căn cứ SY thị bắn ngược, nhưng nếu do thế lực bản thổ SY thị chiêu mộ thì sẽ không phiền toái tới như vậy.Thái Dịch Yên nhìn Nhạc Trọng cười, đi nhanh về hướng những người sống sót:- Em nhất định sẽ giúp anh làm thỏa đáng!Thái Dịch Yên đi tới trước mặt những người sống sót cao giọng nói:- Tôi là Thái gia Thái Dịch Yên, ai muốn công tác cho Nhạc lão đại thì đi theo tôi!- Tôi nguyện ý!- Chọn tôi đi!- …Những người sống sót liền lớn tiếng kêu lên, bọn họ đều đi theo sau Thái Dịch Yên rời khỏi nơi đó.Thái Dịch Yên cũng rất có năng lực, sau khi điều động một bộ phận cán bộ của Nhạc Trọng tới hỗ trợ, rất nhanh đã chiêu mộ thêm một vạn người sống sót.

Nàng cho một vạn người lấy năm ngàn người làm một lượt, luân phiên công tác cho Nhạc Trọng.

Những người kia được ăn một miếng cơm no đã thập phần thỏa mãn, bởi vậy họ đều ra sức làm việc cho Nhạc Trọng, đào ra thật nhiều cạm bẫy hầm hố lớn.Trên ba con đường đi thông Tư Giang đều phủ kín những hầm hố thật lớn, ở bên trong hầm hố ghim vô số cây thép bén nhọn, một khi có sinh vật rơi xuống bên trong hầm hố sẽ bị vô số cây thép bén nhọn trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể mà chết.Nhạc Trọng cho người đào thật nhiều hầm hố ở gần Tư Giang, bên trong SY thị đều phái người tới xem vài lần thì không còn ai tiếp tục chú ý.

Bọn hắn còn ước gì Nhạc Trọng cứ ở đó đào hầm, lãng phí nhân lực cùng vật lực.Trong nửa tháng này SSY thị đã xuất động bộ đội thẳng tiến tới hướng đông nam, phá hủy sáu căn cứ nhỏ của nhân loại tụ cư, lấy được hơn sáu ngàn dân cư đồng thời tiêu diệt vượt qua sáu con tang thi, thu được đại lượng vật tư đủ loại, lương thực cũng thu hoạch hơn sáu ngàn tấn.Bên Nhạc Trọng lại phát động thăm dò tiến công vào thành phố Lũng Hải, bảy doanh luân phiên xuất chiến, đánh bại ba căn cứ nhỏ của nhân loại, lấy được hơn ba ngàn dân cư, tiêu diệt hơn mười vạn tang thi, thu hoạch lương thực chỉ hơn ba ngàn tấn đồng thời không ít thực phẩm phụ.Ngày này, giữa trưa Nhạc Trọng nhìn chiến sĩ đặc chiến doanh đã nghỉ ngơi dưỡng sức thật thỏa đáng, truyền ra mệnh lệnh:- Bắt đầu hành động!Theo Nhạc Trọng suất lĩnh, cao thủ trong đặc chiến doanh liền đi theo hắn tới gần Tư Giang.- Ném mồi!Nhạc Trọng lạnh băng ra lệnh.- Đừng…đừng giết tôi…Một gã người sống sót từng cưỡng gian đồng thời giết chết sáu nữ nhân bị chiến sĩ đặc chiến doanh bắt đi ra, vẻ mặt hắn hoảng sợ cầu xin nói.Trình Ngọc hờ hững tiến lên chém xuống mấy đao, tinh chuẩn chém ra mấy vết thương lớn trên người hắn, thân thể tên kia nhất thời chảy ròng máu tươi, liên tục kêu rên.Vẻ mặt Tống Văn dữ tợn phát động kỹ năng cự lực cuồng bạo nắm tên kia dùng sức quăng ra, liền đem hắn ném vào trong Tư Giang cách ngoài mười lăm thước.Tên kia không ngừng giãy dụa trong Tư Giang, máu tươi khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.Rất nhanh liền đưa tới sự chú ý của biến dị mãnh thú bên trong sông, từng đạo sóng gợn bắt đầu khởi động, một đầu cá thật lớn chừng hai thước từ trong sông nổi lên, mở răng nanh vô cùng sắc bén hung hăng cắn lên thân thể người kia, lập tức cắn đứt thân thể hắn thành hai đoạn, máu tươi nhuộm đỏ cả phiến thủy vực nơi này.- Sinh vật biến dị 30 cấp: hắc ngư biến dị hung mãnh, là thú biến dị ăn thịt!Nhạc Trọng nhìn về hướng con cá biến dị kia, một đoàn cầu lửa bắn ra oanh thẳng lên mắt con hắc ngư biến dị.Ánh lửa chợt lóe, ánh mắt con hắc ngư kia đã bị quả cầu lửa tạc trúng, lập tức tạc mù một con mắt của nó.Vừa bị mù một con mắt, con hắc ngư liền tiềm nhập trong nước, thống khổ giãy dụa điên cuồng.

Từng luồng sóng lớn chấn động dâng cao ngập đầu người.- Tiếp tục ném mồi, lần này ném gần hơn một chút!Nhạc Trọng nhìn mặt nước không ngừng chấn động, lạnh lùng nói.Tống Văn lập tức ném ra một gã người sống sót tội ác tày trời, trực tiếp chặt đứt động mạch thân thể hắn sau đó ném hắn đến cạnh bờ Tư Giang.Tên kia giãy dụa được vài lần, máu tươi lan tràn liền đưa tới con hắc ngư khổng lồ, nó mở miệng máu hướng tên kia táp tới.Tống Văn dùng sức lôi kéo, tên kia chẳng khác gì món đồ chơi rách nát bị kéo lên bờ mà con hắc ngư cũng hung mãnh bơi thẳng theo sau.Thân thể con hắc ngư kia rộng chừng hai thước, cao tới một thước hai, thân thể bao trùm một tầng lân giáp tối đen tràn ngập chất dính, đôi vây ngực giống như chân chống đỡ thân thể nó không ngừng trượt về phía trước, khiến tốc độ bò sát trên đất liền của nó so với người bình thường còn nhanh hơn gần gấp đôi.

Chương 330: Hắc ngư biến dị! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comDưới tốc độ như vậy, người thường nếu không trải qua cường hóa căn bản không thể trốn thoát sự đuổi giết của nó.Chứng kiến đại hắc ngư lên bờ, Nhạc Trọng vung tay lên, Đồng Hiểu Vân liền vọt xuống.

Loại thú biến dị cấp bậc này đối với nàng mà nói chỉ cần liệp sát một con là nàng có thể thăng cấp tiếp tục đạt được cường hóa.Đồng Hiểu Vân rất nhanh đến gần con đại hắc ngư, niệm lực nhanh chóng phát động điều khiển một thanh ám ma đao hóa thành một đạo hàn quang trảm lên trên đầu con hắc ngư, dưới sự sắc bén của ám ma đao, đầu của hắc ngư liền bị chém trúng, máu tươi văng khắp nơi.Con hắc ngư bị một đao chém xuống, cơ hồ chém đứt nửa đầu của nó, sinh mệnh lực của nó cực kỳ ương ngạnh, thân thể giãy dụa quay đầu hướng Đồng Hiểu Vân điên cuồng đánh tới.Đồng Hiểu Vân phát động niệm lực cường đại điều khiển ám ma đao hung hăng từ trên không đâm xuống lần nữa, xỏ xuyên qua đầu con hắc ngư, sau đó dùng lực quấy trộn, đem hắc ngư trực tiếp xử lý.Đại hắc ngư biến dị vừa chết, một đoàn linh quang dung nhập vào trong thân thể Đồng Hiểu Vân, lập tức để nàng thăng lên một cấp.- Lấy máu!Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh.Đồng Hiểu Vân lập tức điều khiển ám ma đao chém ra vết thương thật lớn trên người hắc ngư, máu tươi bàng bạc từ trong thân thể nó chảy ra, lan tràn trong Tư Giang, nhuộm đỏ cả phiến thủy vực.Ngửi được mùi máu tươi, thú biến dị hung mãnh bên trong Tư Giang liền bị hấp dẫn.Tư Giang vốn đang vô cùng bình tĩnh giống như bị dẫn động lập tức bốc cao, hai con hắc ngư thập phần hung mãnh từ trong Tư Giang bơi ra, hung hăng bổ nhào vào thi thể con hắc ngư kia.Mấy con hắc ngư này hung mãnh tuyệt luân, ngay cả thi thể đồng bạn cũng cắn nuốt không chút do dự.Vẫn luôn chiến đấu ngay tiền tuyến, Trác Nhã Đồng cầm lang nha bổng thật lớn trong Thần Ma hệ thống liền xông ra ngoài, hung hăng một gậy oanh lên đầu một con hắc ngư khác.

Lang nha bổng mang theo lực lượng thật khủng bố đem đầu con hắc ngư kia tạp bạo, dịch óc văng khắp nơi.Ở một bên khác Đồng Hiểu Vân cũng thập phần thoải mái phát động niệm lực điều khiển ám ma đao mà Nhạc Trọng giao cho nàng đâm vào đại não hắc ngư, dùng sức trộn mạnh đem con hắc ngư thứ ba trực tiếp xử lý.Nhưng lần này còn chưa đợi Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân kịp thời phục hồi lại tinh thần, từng đạo bọt nước phóng lên cao, nương theo sau cột nước chín con hắc ngư biến dị điên cuồng bơi tới, ngoại trừ chín con hắc ngư còn có hai con hắc ngư tinh anh biến dị rộng chừng ba thước, thân cao hai thước, dài tới hai mươi thước từ trong nước bơi ra.- Quái vật biến dị 40 cấp: hắc ngư tinh anh biến dị!Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân vừa nhìn thấy mười một con hắc ngư biến dị, phản ứng đầu tiên là trực tiếp chạy trốn.

Hai nàng muốn đối phó mười một con hắc ngư biến dị thật sự vô cùng miễn cưỡng, đặc biệt còn có hắc ngư tinh anh biến dị đã vượt qua thực lực của hai nàng.Mười một con hắc ngư biến dị đều điên cuồng đuổi theo Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân không bỏ.Nhìn thấy mười một con hắc ngư hiện thân, ánh mắt cao thủ đặc chiến doanh bên cạnh Nhạc Trọng sáng lên, lập tức hướng đàn hắc ngư biến dị vọt tới.Tốc độ của Diêu Diêu là nhanh nhất, bản thân nàng là tiến hóa giả mẫn tiệp vô cùng, trải qua không ngừng thăng cấp tiến hóa tốc độ của nàng thậm chí đã siêu việt cả Kỷ Thanh Vũ cùng Nhạc Trọng, đã trở thành đệ nhất nhân tốc độ trong thế lực của hắn.

Thân hình nàng vừa chớp động, giống như một đạo ảnh tử, chỉ thấy một đạo thân ảnh hiện lên, một con hắc ngư biến dị liền trực tiếp bị ám ma đao trong tay nàng trực tiếp giết chết.Viêm Vương Cố Chi Hành thì điều khiển hỏa diễm ngưng tụ ra một hỏa diễm trường mâu trực tiếp ném qua, hỏa diễm trường mâu nhanh như thiểm điện xỏ xuyên qua đầu hắc ngư biến dị trực tiếp đem nó oanh giết.Trình Ngọc cầm Đường đao trong tay, thập phần nhanh nhẹn vọt tới bên người hắc ngư biến dị, một đao tiếp một đao liên tiếp chém mấy đao mới giết chết một con hắc ngư.

Trên người hắc ngư có một tầng chất dính thật trơn, Trình Ngọc muốn dùng Đường đao chặt đứt da của nó cũng vô cùng khó khăn, bởi vậy hắn hao phí không ít thời gian mới chém giết được một con hắc ngư biến dị.Cường hóa giả dưới trướng Nhạc Trọng đều xông ra ngoài, thực lực kém một chút thì dùng ba người hợp thành một tổ đối phó hắc ngư, thực lực mạnh một chút thì một người đủ thủ tiêu một con hắc ngư kia.Kỷ Thanh Vũ lại nhắm trúng hai con hắc ngư tinh anh biến dị.

Hai con tinh anh so với hắc ngư bình thường càng lớn, đồng thời tốc độ cũng nhanh hơn gấp nửa lần, chúng nó là quái vật biến dị 40 cấp, một khi bị chém giết Kỷ Thanh Vũ sẽ đạt được linh quang càng thêm khổng lồ.Hai con tinh anh biến dị vừa thấy Kỷ Thanh Vũ vọt tới, một con mở mồm to như chậu máu lộ ra răng nanh vô cùng sắc bén hướng Kỷ Thanh Vũ cắn tới.Răng nanh của tinh anh biến dị vô cùng sắc bén, dù là vỏ bọc xe thiết giáp bình thường bị chúng nó cắn trúng cũng sẽ bị trực tiếp cắn thành hai đoạn.Đối mặt con tinh anh biến dị tấn công, Kỷ Thanh Vũ phát động kỹ năng cao tốc di động, ngay trong lúc sắp bị nó cắn trúng liền tránh sang một bên, sau đó rút ra Thanh Phong kiếm phát động kỹ năng đạo nhận cường hóa, một kiếm đâm vào giữa bụng của nó, lại nhanh chóng xông về phía trước mở ra một lỗ hổng cực lớn ngay trên bụng của nó, thật nhiều máu cá không ngừng tràn ra.Con tinh anh biến dị nhất thời vô cùng thống khổ giãy dụa muốn né tránh, thân thể khổng lồ không ngừng vỗ lên mặt đất đem Kỷ Thanh Vũ bức lui ra ngoài vài thước.

Lực lượng của nó lớn vô cùng, tùy tiện vỗ mạnh nếu đánh trúng thân thể Kỷ Thanh Vũ cũng sẽ làm nàng trọng thương, bởi vậy Kỷ Thanh Vũ chỉ có thể nhượng bộ lui binh, đứng bên ngoài nhìn nó giãy dụa tuôn máu.Kỷ Thanh Vũ nguyên bản còn chờ mong con tinh anh hắc ngư sẽ mất máu quá nhiều mà chết, nhưng nàng làm sao cũng không nghĩ tới khả năng khôi phục sức lực của nó cực kỳ khủng bố, dưới tác dụng của chất dính phân bố từ trong thân thể nó, không ngờ lại đem vết thương lớn kia khép kín lại không còn chảy máu.Sau khi miệng vết thương không còn chảy máu, con hắc ngư tinh anh trừng mắt nhìn Kỷ Thanh Vũ, trong mắt toát ra vẻ phẫn nộ, miệng to hé mở, một đạo lục sắc thủy tiễn hướng chỗ nàng bắn tới.Kỷ Thanh Vũ đã sớm cảnh giác, chứng kiến nó vừa há mồm thân hình nàng đã chớp động tránh né sang chỗ khác.Chỉ thấy một đạo lục sắc thủy tiễn trong nháy mắt bắn trúng địa phương mà Kỷ Thanh Vũ đã đứng khi nãy, đem mặt đất ăn mòn thành một hố to, sương khói màu xanh nhè nhẹ bay lên, cực kỳ quỷ dị.Trong lòng Kỷ Thanh Vũ trầm xuống, liền biết con tinh anh biến dị kia thật khó đối phó, thân hình như mũi tên rời cung hướng chỗ nó vọt tới.Con tinh anh biến dị không ngừng bắn d ownload .e,b-oo.k .mới .nhất -tạ i k.ktruye n,. c,om thủy tiễn màu xanh biếc về hướng của nàng.Bản năng chiến đấu của nàng hết sức xuất sắc, mỗi một lần nàng đều hiểm hiểm tránh né thủy tiễn xanh biếc kia, nhanh chóng tiếp cận thân thể nó, từng đạo thủy tiễn xanh biếc bắn trúng mặt đất sau lưng nàng, ăn mòn thành từng hầm hố lởm chởm khó xem.

Chương 331: Đàn cá lên bờ!Chỉnh sửa : kktruyen.comCon tinh anh hắc ngư nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ đến gần thân thể của nó, giãy dụa thân thể khổng lồ dùng sức vỗ tới người nàng.Thân hình Kỷ Thanh Vũ chợt lóe, tránh né một kích kinh thiên của nó, một kiếm đâm vào đầu của nó, sau đó sử dụng kỹ năng kiếm khí mà nàng tự lĩnh ngộ sau khi tiến hóa.

Một đạo kiếm khí từ trong Thanh Phong kiếm bắn ra, đâm thẳng vào đầu con hắc ngư tinh anh, đem đại não của nó trộn thành dập nát, giết chết nó ngay tại chỗ.Đại não phá nát, con hắc ngư tinh anh quẩy người một cái lập tức không động đậy được nữa, một đoàn linh quang dung nhập vào trong thân thể Kỷ Thanh Vũ, giúp cho nàng liên tục thăng lên hai cấp.Nhưng Kỷ Thanh Vũ hao tổn cũng thật lớn, uy lực kỹ năng kiếm khí mà nàng tự lĩnh ngộ thật kinh người, nhưng tiêu hao tinh thần lực cực kỳ khổng lồ, nàng thúc giục ra kiếm khí dài chừng một thước, hơn nữa mỗi lần thúc giục kiếm khí phải tiêu hao hơn bốn mươi điểm tinh thần lực, tinh thần lực tiêu hao càng nhiều thì uy lực kiếm khí của nàng sẽ càng lớn.Con hắc ngư tinh anh vừa bị Kỷ Thanh Vũ chém giết, những con hắc ngư biến dị bình thường khác cũng đã bị chiến sĩ đặc chiến doanh liên thủ xử lý.Chỉ còn sót lại một con hắc ngư tinh anh biến dị còn đang ngoan cố chống lại, lực khôi phục của nó rất mạnh mẽ, lực phòng ngự cũng thật biến thái.

Các chiến sĩ đặc chiến doanh đối chiến không tới mức liều mạng cùng nó, tuy rằng nó cũng bị một chút tổn thương nhưng vẫn chưa bị giết chết.Con hắc ngư tinh anh nhìn thấy đồng bạn bị giết chết, nó lập tức phát ra tiếng kêu to thê lương lẫn quỷ dị.Sau khi con hắc ngư tinh anh phát ra tiếng kêu to quỷ dị, cả Tư Giang đều sôi trào lên, theo một mảnh sóng nước phóng lên cao, từng con hắc ngư biến dị từ trong Tư Giang nổi lên, số lượng vượt qua cả trăm con.Từng đạo cột sóng thật lớn bắt đầu khởi động, bốn con hắc ngư cao tới sáu thước toàn thân bao bọc lân giáp thật lớn chẳng khác gì nhà lầu từ trong nước bơi đi ra, mang theo khí thế hủy diệt hết thảy lên bờ.- Thú biến dị 56 cấp, hắc ngư biến dị nhị giai!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy bốn con hắc ngư lớn như nhà lầu, rốt cục sắc mặt đại biến, hiểu được vì sao một tòa bảo khố như Tư Giang mà không ai dám tới lợi dụng.Bốn con thú biến dị nhị giai là tồn tại cực kỳ khủng bố, nếu ở trên sông cơ hồ là vô địch tồn tại.

Không có người nào có thể chống đỡ nổi một kích của bốn con thú biến dị nhị giai.Cho dù mạnh mẽ như Nhạc Trọng đã tiến hóa song thuộc tính, nhưng nếu lọt vào trong nước chiến đấu cùng hắc ngư nhị giai, chỉ sợ cũng sẽ dễ dàng bị chúng xé nát.- Mau lui!Nhạc Trọng lớn tiếng quát.Những chiến sĩ đặc chiến doanh đang vây quanh con hắc ngư tinh anh lập tức bỏ chạy về phía sau.Đàn hắc ngư biến dị không hề buông tha, đã hình thành đại quân hướng chiến sĩ đặc chiến doanh truy tới.Số lượng hắc ngư biến dị lên tới trăm con, toàn bộ đều do hắc ngư trên 30 cấp tạo thành, thậm chí có bốn con nhị giai, mười con tinh anh biến dị, cỗ lực lượng này đủ giết sạch toàn bộ chiến sĩ đặc chiến doanh.Đối mặt loại tình huống này, những chiến sĩ đặc chiến doanh đã sớm có chuẩn bị, lập tức hướng chỗ hầm hố cạm bẫy bỏ chạy.Những con hắc ngư biến dị chung quy không phải nhân loại giảo hoạt, khi thân hình khổng lồ của chúng rơi xuống hầm hố sâu tới ba thước dài hơn hai mươi thước, lập tức bị những cây thép bén nhọn xuyên thủng thân thể bọn chúng.Những con hắc ngư rơi xuống hầm hố cạm bẫy thật lớn, càng liều mạng giãy dụa càng chết nhanh hơn.

Những hầm hố cạm bẫy thật lớn kia liền đem những con hắc ngư biến dị lần lượt cắn nuốt.Nhưng hầm hố cạm bẫy lại không có tác dụng gì với hắc ngư nhị giai cao tới sáu thước mà thân dài vượt qua sáu mươi thước.

Chúng có thể ngăn cản loại pháo cối 25mm đủ đem cây thép bén nhọn ép tới gấp khúc, thân hình của chúng thật nhanh đem hầm hố biến thành hố cạn, không cách nào ngăn trở được chúng đi tới.- Quái vật thật đáng sợ!Nhạc Trọng nhìn bốn con hắc ngư nhị giai khổng lồ, trong mắt thoáng hiện vẻ nóng rực.

Hắn vẫn chưa ra tay liệp sát những con hắc ngư biến dị trước đó bởi vì thú biến dị cấp thấp có tác dụng không lớn đối với việc cường hóa của hắn, bốn con hắc ngư nhị giai cũng là đồ tế tốt nhất giúp hắn thăng cấp.Nhạc Trọng phát động hợp thể phòng hộ thuật, hướng bốn con hắc ngư biến dị nhị giai vọt tới, chỉ trong vài lần chớp động hắn đã xuất hiện trước người chúng nó, gai xương trong tay kéo dài, nhanh chóng nhảy lên người một con hắc ngư nhị giai trước mặt.Nhưng thực lực của nó đã vượt qua sự tưởng tượng của Nhạc Trọng, trên thân thể nó bao phủ một tầng chất dính kỳ dị dày đặc, hắn vừa nhảy lên trên người nó đã bị tầng chất dính trắng mịn kia dính chặt, làm thế nào cũng không nắm bắt được lân giáp của nó.Con hắc ngư nhị giai kia run lên thân thể, Nhạc Trọng liền bị đẩy lùi rơi xuống khỏi người nó.Một con hắc ngư nhị giai khác xoay người dùng sức khẽ hấp, một cỗ cơn lốc cuồng bạo đem Nhạc Trọng còn đang lơ lửng trên không trung thổi về hướng miệng của một con hắc ngư nhị giai khác.Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, duỗi tay phải, một cây gai xương bắn ra hung hăng đâm vào trong đất, lúc này mới ngưng lại được thân hình không bị con hắc ngư nhị giai kia nuốt sạch.Hai con hắc ngư nhị giai còn lại căn bản không quản tới Nhạc Trọng, hướng chỗ phố Hưng Long điên cuồng bò đi.

Chúng nó cảm ứng được thật nhiều khí tức của nhân loại từ nơi đó, lần trước chúng từng lên bờ ăn được rất nhiều nhân loại ở nơi này.Một con hắc ngư nhị giai thấy không nuốt được Nhạc Trọng, liền giãy dụa thân hình thật lớn hướng chỗ hắn bò tới, mở to miệng táp qua.Thân hình còn hắc ngư nhị giai lớn vô cùng, chỉ thoáng di động một chút đã đi hơn khoảng cách mười thước, quả thật nhanh tới cực điểm.Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, đem hết toàn lực chớp động thân hình mới vất vả tránh thoát được lực bổ nhào của con hắc ngư nhị giai kia.Thừa dịp con hắc ngư nhị giai cắn hụt, hắn phát động kỹ năng ma viêm, ma viêm chớp động, một đạo gai xương từ sau lưng hắn bắn ra đỡ lấy thân hình hắn nhảy lên d,own lo,a d e boo k mớ i n hất t.ạ.i kktruyen-.c om lưng con hắc ngư kia, hai tay hắn hung hăng hướng thân thể của nó đâm đi xuống.Bị ma viêm của Nhạc Trọng thiêu hủy, nơi hai tay của hắn xuyên tới dược chất dính kỳ dị kia liền bị thiêu hủy bốc hơi, hai tay của hắn cũng chặt chẽ nắm bắt được lân giáp của nó.Kỹ năng ma viêm của hắn đã thăng lên tới 2 cấp, uy lực cận chiến cực kỳ khủng bố, ngay cả pháo cối cũng oanh không mở lân giáp hắc ngư nhị giai cũng bị ma viêm của hắn thiêu hủy ra năm lỗ nhỏ, ngón tay hắn cũng chặt chẽ đâm vào đầu con hắc ngư nhị giai kia.Nhưng thân thể của con hắc ngư nhị giai lớn vô cùng, năm lỗ nhỏ đối với nó chẳng khác gì nhân loại bị cây tăm đâm trúng mà thôi.

Chương 332: Tiểu Thanh tiến hóa!

Thanh Vũ Ưng nhị giai! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCon hắc ngư nhị giai dùng sức vung mạnh thân thể, nhất thời một cỗ cự lực như dời non lấp bể từ trong thân thể cự thú truyền đến.

Nhạc Trọng chỉ có thể chặt chẽ bắt lấy đầu con hắc ngư kia, thừa nhận cỗ cự lực vô cùng khổng lồ nọ.

Cũng may cường độ thân thể hắn vượt qua hơn trăm, tuy rằng cự lực kia vô cùng khổng lồ nhưng không cách nào hất bay được hắn.Con hắc ngư nhị giai dùng sức vặn vẹo thân thể không ngừng, lúc này mới thoáng dừng lại.Nhạc Trọng thở mạnh một hơi, ma viêm trên tay phải bắt đầu khởi động, hao phí 50 điểm tinh thần lực cùng 20 điểm thể lực ngưng tụ hình thành một cây ma viêm trường mâu dài tới hai thước.Ma viêm trường mâu vừa thành hình, Nhạc Trọng liền hung hăng đem ma viêm trường mâu đâm mạnh vào trong đầu hắc ngư.Ma viêm trường mâu vừa đâm vào trong lân giáp của hắc ngư, nó giằng co chừng một giây liền đem lân giáp trên đầu nó đốt cháy thành động lớn, cứng rắn phá vỡ đầu của nó xuyên vào bên trong đại não.Ma viêm trường mâu vừa đâm vào, chợt khuếch tán hình thành một đoàn ngọn lửa điên cuồng bùng nổ trong đại não của hắc ngư, thiêu hủy toàn bộ những gì có thể đốt cháy.Con hắc ngư nhị giai nhất thời điên cuồng giãy dụa lăn lộn, bụi mù nổi tung bốn phía, mặt đất chấn động, vô luận là nham thạch hay cây cối chỉ cần bị thân thể khổng lồ của nó đụng trúng liền trực tiếp bị phá hủy.Nhạc Trọng đã sớm nhảy xuống khỏi thân thể của hắc ngư.Đúng lúc này, nguyên bản một con hắc ngư nhị giai khác vốn không thèm để ý tới Nhạc Trọng lúc này lại mở miệng, một đoàn thanh sắc niêm dịch giống như đạn pháo hướng Nhạc Trọng oanh qua.Con hắc ngư vừa mới mở ra miệng máu khổng lồ, trong lòng Nhạc Trọng liền sinh ra cỗ dự cảm nguy hiểm, hắn có thể cảm giác uy hiếp tử vong bao phủ trên đầu của hắn, ngay lập tức liền nhảy sang một bên né tránh.Cho dù Nhạc Trọng hành động thật nhanh chóng nhưng đoàn thanh sắc niêm dịch kia cơ hồ là oanh sát qua thân thể hắn suýt nữa đã bị đánh trúng.Chỉ chớp mắt từng trận khói nhẹ dâng lên, phía sau Nhạc Trọng xuất hiện một hố sâu cực lớn, khói bụi không ngừng bốc cao.Thanh sắc niêm dịch là đòn sát thủ của con hắc ngư nhị giai kia, màu sắc càng đậm thì càng có thể phá hủy cả một chiếc bộ binh chiến xa.

Lúc trước cao tầng trong SSY thị từng cử cao thủ tới liệp sát thú biến dị của Tư Giang, có hơn mười cao thủ cùng năm chiếc bộ binh chiếc xa bị hủy dưới đoàn thanh sắc niêm dịch của hắc ngư nhị giai kia.Chính vì có sự tồn tại của hắc ngư nhị giai, cao tầng SSY thị không thể phái cao thủ đến Tư Giang liệp sát thú biến dị đại quy mô.

Bởi vì trả giá thật sự là quá lớn, lúc trước đệ nhất cao thủ của quân đội SSY thị đã trực tiếp bị thanh sắc niêm dịch của hắc ngư nhị giai oanh thành tro bụi.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, không ngừng tránh né thanh sắc niêm dịch oanh kích, niêm dịch oanh hụt qua thân thể hắn rơi xuống đất hình thành những hố sâu thật lớn.- Đáng chết, nhất định phải vận dụng đòn sát thủ!Nhạc Trọng bị con hắc ngư nhị giai kia đuổi chạy khắp nơi, hắn nhìn thấy hai con hắc ngư nhị giai đang bò tới đường Hưng Long, cắn chặt răng ngửa mặt lên trời phát ra tiếng rú thật dài.Sau một tiếng rú dài của Nhạc Trọng, từ trên bầu trời một thanh sắc thân ảnh thật lớn từ phương xa bắn tới, chỉ trong mấy lần hô hấp đã bay tới trên không chiến trường.- Đó là…- Thanh Vũ Ưng nhị giai!- Lại có hung cầm như thế xuất hiện!- …Không ít thế lực bên trong SSY thị chứng kiến cự cầm giang cánh tới hơn bảy mươi thước, bao trùm thiên không, toàn thân bao phủ linh vũ màu xanh, sắc mặt đều đại biến lập tức bỏ chạy.Thú biến dị phi hành trên bầu trời luôn khủng bố nhất, chúng nó qua lại như gió, nhanh như thiểm điện, một khi phát động công kích cho dù là tiến hóa giả nhanh nhẹn mẫn tiệp cũng khó tránh khỏi sự công kích của chúng.SSY thị cũng có hỏa lực phòng không, nhưng hỏa lực phòng không phần lớn tập trung ở một ít ngành chính phủ cùng nơi trọng yếu của quân đội.

Thanh Vũ Ưng nhị giai nhanh như thiểm điện kia nếu không bay tới trên bầu trời địa điểm có phòng không hỏa lực thì cũng không cách nào công kích được nó.Về phần những thế lực lớn nhỏ trong SSY thị thì càng không dám tùy tiện trêu chọc một đầu thú biến dị nhị giai phi hành trên không trung.

Một con thú biến dị nhị giai như vậy có thể đem một thế lực hơn trăm người hoàn toàn tiêu diệt.

Bọn họ chỉ có thể tránh né trong phòng, cầu nguyện con Thanh Vũ Ưng nhị giai kia ăn no bụng thì sẽ tự rời đi.Trong ánh mắt kinh hãi của nhiều người trong SSY thị, Thanh Vũ Ưng cắt qua hư không, nhanh chóng bay tới Tư Giang, nhanh như lợi kiếm từ trên không bắn xuống, hai móng xuyên phá lân giáp vô cùng cứng cỏi của hắc ngư nhị giai hung hăng đâm vào đầu con hắc ngư kia.Thanh Vũ Ưng nhị giai vỗ mạnh đôi cánh khổng lồ, mang theo một cỗ gió lốc mãnh liệt phóng lên cao, trảo chặt con hắc ngư nhị giai nặng trăm tấn hướng bầu trời bay đi.- Tiểu Thanh thật đẹp!Nhạc Trọng nhìn theo Thanh Vũ Ưng nhị giai kia, trong mắt thoáng hiện nét vui mừng.

Con Thanh Vũ Ưng nhị giai nọ chính là thú biến dị tiểu Thanh mà hắn đã thuần phục.

Sau khi cung cấp thật nhiều huyết thịt cùng tinh hạch thú biến dị cho tiểu Thanh ăn vào, cùng một viên tinh hạch thú biến dị nhị giai, rốt cục tiểu Thanh đã tiến hóa thành thú biến dị 60 cấp, Thanh Vũ Ưng nhị giai.Sau khi tiểu Thanh thành công tiến hóa thành Thanh Vũ Ưng nhị giai đã trở thành một trong những đòn sát thủ lớn nhất của Nhạc Trọng, cũng là lá bài tẩy mà hắn tin tưởng có thể tẩy sạch thú biến dị của Tư Giang.Con thú biến dị nhị giai hắc xe.m t ạ i, kktr uy en .,co,m ngư không ngừng giãy dụa thân thể khổng lồ, ý đồ giãy thoát dưới móng vuốt sắc bén của tiểu Thanh, nhưng chẳng thấm vào đâu.

Nhưng con hắc ngư thật quá lớn, mỗi lần nó giãy dụa đều làm cho tiểu Thanh bị lảo đảo.

Nhưng tiểu Thanh vẫn kiên trì bay lên càng lúc càng cao.Tiểu Thanh bay lên cao tới chừng hai trăm thước, lại buông lỏng móng vuốt.

Con hắc ngư nặng hơn trăm tấn từ trên bầu trời cao hung hăng suất rơi trên mặt đất, bị trọng lực thật lớn hung hăng oanh kích lên thân thể, khiến nó trực tiếp hộc ra máu tươi, giãy dụa vào lần liền tắt thở.Ở một bên khác, con hắc ngư nhị giai bị Nhạc Trọng dùng ma viêm trường mâu xỏ xuyên qua đại não rốt cục đã tắt thở, không còn một tia động tĩnh.- Chúc mừng ngài, thăng lên 43 cấp, đạt được hai điểm cường hóa tự do!- Chúc mừng ngài thăng lên 44 cấp đạt được hai điểm cường hóa tự do!Nương theo hai tiếng nhắc nhở dễ nghe, Nhạc Trọng đã thăng lên 44 cấp, hắn nhanh chóng làm ra lựa chọn đem bốn điểm cường hóa tự do toàn bộ dùng trong thăng cấp nhanh nhẹn, mà nhanh nhẹn của hắn đã tăng lên tới 84 điểm.

Cho dù hắn không phát động kỹ năng, hắn đều có được sự nhanh nhẹn nhanh hơn người thường gấp tám lần, một khi di động quả thật nhanh nhẹn như gió, võ lâm cao thủ cũng không đỡ nổi một kích tùy tiện của hắn.

Chương 333: Tiểu Thanh tiến hóa!

Thanh Vũ Ưng nhị giai! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCon hắc ngư biến dị nhị giai bị hắn xử lý vừa chết, ở bên cạnh nó tuôn ra một hộp báu màu lam cùng một quyển kỹ năng thư.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, nhanh chóng thu đồ vật vào trong tay, hơn nữa lập tức mở ra.- Bảo vật 4 cấp: Hắc Nha đao, đây là một chuôi bảo đao vô cùng sắc bén.

Binh khí dưới tam cực trong Thần Ma hệ thống nếu bị chém trúng sẽ trực tiếp bị chém đứt!- Kỹ năng 4 cấp: Ma viêm cấp hai.

Kỹ năng thư ma viêm tiến giai.

Học tập kỹ năng nhất định đem kỹ năng ma viêm cường hóa ba lượt, hơn nữa tiêu hao hai kỹ năng điểm!- Bảo vật tốt!Nhạc Trọng nhìn thấy kỹ năng thư trong lòng mừng rỡ.Có quyển kỹ năng thư ma viêm cấp hai, Nhạc Trọng chỉ cần dành đủ kỹ năng điểm là có thể học tập được kỹ năng này.

Điều kiện học tập kỹ năng thập phần hà khắc, nhưng uy lực cũng đồng dạng rất lớn.Hiện tại thủ đoạn công kích chủ yếu của Nhạc Trọng khi đối phó thú biến dị là ma viêm, có thể đạt được kỹ năng thư ma viêm nhị cấp, ngày sau phương hướng cường hóa chủ yếu của hắn sẽ là ma viêm mà không phải kỹ năng khác.Trang bị chuôi đao của Nhạc Trọng có bộ dáng giống Đường đao, nhưng lưỡi đao lại dài tới hai thước, hắn nắm chặt thanh đao hướng hai con hắc ngư nhị giai vọt tới.Tốc độ Nhạc Trọng cực nhanh, rất nhanh đã đuổi kịp một con hắc ngư tinh anh biến dị, hắn huy động Hắc Nha đao chém lên đầu hắc ngư, một đao liền trực tiếp chém ra một vết thương cực lớn trên đầu nó, ngay lập tức đại não của nó bị trực tiếp chém thành hai đoạn.Đầu của con hắc ngư bị chém thành hai đoạn, giãy dụa một lúc liền ngã trên mặt đất.- Thật sắc bén!Nhạc Trọng nhìn thấy con hắc ngư bị một đao của hắn giết chết, trong mắt liền hiện lên vẻ vui mừng.Một thanh vũ khí tốt có thể giúp tăng lên sức chiến đấu rất lớn, sau khi hắn lấy được chuôi Hắc Nha đao muốn chém giết thú biến dị bình thường sẽ thật dễ dàng thoải mái.

Nhưng dùng Hắc Nha đao muốn đối phó thú biến dị nhị giai vẫn còn có chút không đủ.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, ánh đao chớp lên, lại một con hắc ngư tinh anh bị hắn trực tiếp giết chết.Nếu như ở trong nước dù là Nhạc Trọng cũng chưa hẳn giết được một con tinh anh hắc ngư biến dị.

Nhưng sau khi chúng lên đất liền, tốc độ đã chậm hơn trong nước không biết bao nhiêu lần.

Chúng nó chính là thú biến dị thủy hệ, khi dễ người thường vẫn còn được, nhưng đối mặt cao thủ nhân loại vẫn có chút hữu danh vô thực, chỉ có thể bị chiến sĩ đặc chiến doanh hành hạ đến chết.Chỉ có hai con hắc ngư nhị giai khổng lồ như chiếc xe tăng không ngừng di động tới phố Hưng Long, chúng muốn đi vào trong đường Hưng Long tìm một bữa ăn no đủ, xử lý những sinh vật nhỏ bé đã sát thương thật nhiều đồng bọn của nó.Những chiến sĩ đặc chiến doanh đối mặt cùng hai con hắc ngư nhị giai đều lập tức tránh né, ngược lại đi liệp sát những con hắc ngư biến dị rơi trong cạm bẫy.Rất nhiều hắc ngư biến dị rơi xuống cạm bẫy của Nhạc Trọng nhất thời còn chưa chết, những chiến sĩ đặc chiến doanh liền thuận tay bổ thêm một đao, đem bọn chúng giết chết.Mà Diêu Diêu lại cầm một thanh ám ma đao trong tay, nhanh như cơn gió liên tục xuyên qua giữa đàn hắc ngư biến dị, chém giết từng con từng con, hơn nữa không ngừng đạt được cường hóa.Loại thú biến dị đẳng cấp cao như vậy xuất hiện cũng không nhiều, lợi dụng cơ hội lần này đã giúp đỡ các chiến sĩ đặc chiến doanh không ngừng lấy được cường hóa.Các chiến sĩ đặc chiến doanh điên cuồng liệp sát cùng dựa vào cạm bẫy hầm hố, hai con hắc ngư nhị giai thống lĩnh bầy hắc ngư còn chưa đi tới đường Hưng Long cũng đã có năm sáu chục con rơi vào trong cạm bẫy hoặc trực tiếp bị chiến sĩ đặc chiến doanh xử lý.Trên bầu trời, tiểu Thanh lại vỗ cánh bay xuống, hai móng vuốt hung hăng đâm vào một con hắc ngư nhị giai thứ ba, lại đem nó nhấc cao bay vọt lên bầu trời.Đúng lúc này xem online tại kktruyen.com con hắc ngư nhị giai thứ tư cũng mở to miệng, một đoàn thanh sắc niêm dịch hướng tiểu Thanh oanh tới.Thân là thú biến dị nhị giai tiểu Thanh cũng có được năng lực cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt, nó bất đắc dĩ buông lỏng con hắc ngư nhị giai kia, bay lên cao, tránh né thanh sắc niêm dịch bắn tới.Con hắc ngư nhị giai thoát khỏi móng vuốt của tiểu Thanh liền nhanh chóng ngẩng đầu, phun ra từng đoàn thanh sắc niêm dịch oanh tới tiểu Thanh, nhưng thanh sắc niêm dịch đều đánh hụt sau đó rụng rơi lên mặt đất.Niêm dịch rơi xuống bên trong đường Hưng Long, trực tiếp đem phòng ốc ăn mòn thành động lớn.

Sau đó rơi lên cơ thể người liền trực tiếp đem người biến thành một bãi nước mủ.

Tuy rằng Nhạc Trọng đã tổ chức cho người sống sót rời đi tị nạn, nhưng vẫn có người không chịu rời khỏi, mà hắn cũng không cưỡng cầu.

Thanh sắc niêm dịch do hai con hắc ngư nhị giai phun ra rơi lên phòng ốc của những người đó, trực tiếp đem bọn họ hóa thành một bãi nước mủ.Chứng kiến một màn kinh khủng kia, những người khác vội vàng bỏ chạy ra khỏi đường Hưng Long, ngay cả tài sản tư nhân cũng không màng tới.Nhạc Trọng nhanh chóng đuổi theo hai con hắc ngư nhị giai kia, ngay lập tức lấy ra ống phóng rốc két phản xe tăng hướng một con hắc ngư nhị giai bóp cò.Ánh lửa chợt lóe, một viên hỏa tiễn oanh thẳng lên đầu một con hắc ngư nhị giai, trực tiếp tạc ra một lỗ máu cực lớn, máu tươi chảy đầm đìa.

Nó điên cuồng giãy dụa không ngừng trên mặt đất.Với thực lực của Nhạc Trọng muốn đối phó một con hắc ngư nhị giai đã thập phần cố hết sức, tiêu hao thật lớn.

Hắn chỉ có thể dùng ống phóng rốc két để đối phó loại cá biến dị này.

Cho tới bây giờ vẫn chưa có loại thú biến dị nào đủ khả năng chống đỡ được công kích của ống phóng rốc két phản xe tăng kia.

Duy nhất tiếc nuối chính là lợi dụng loại vũ khí nóng này đối phó thú biến dị sẽ không đạt được cường hóa của Thần Ma hệ thống.Con hắc ngư nhị giai còn lại giận dữ, mở miệng phun ra từng đoàn thanh sắc niêm dịch về hướng Nhạc Trọng.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, không ngừng tránh né niêm dịch thanh sắc công kích.Thừa dịp con hắc ngư nhị giai công kích Nhạc Trọng, tiểu Thanh lại vỗ cánh nhanh như mũi tên nhọn từ không trung lao xuống, hai móng vuốt đâm vào trong óc con hắc ngư kia, trực tiếp nhấc nó lên cao, bay lên ngoài hai trăm thước độ cao mới đem nó bỏ xuống.

Con hắc ngư khổng lồ rơi xuống mặt đất liền bị cự lực chấn đến dập nát đại não, giãy dụa vài cái lập tức tử vong.Bốn con hắc ngư nhị giai vừa chết, xem như đại cục đã định.Gần bên Tư Giang Nhạc Trọng đã chiêu mộ vượt qua một vạn ba ngàn người hao phí gần một tháng thời gian đào ra vô số hầm hố thật sâu, mà những chiến sĩ đặc chiến doanh sau khi dẫn dụ đàn cá biến dị rơi vào trong hố, lúc này mới đem hắc ngư biến dị xử lý.Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu, Trác Nhã Đồng, Cố Chi Hành, Trình Ngọc đều trực tiếp động thủ liệp sát hắc ngư biến dị, hoàn toàn tiêu diệt đàn cá chỉ là vấn đề thời gian.

Chương 334: Đàn cua biến dịChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cầm Hắc Nha đao nhìn khắp bốn phía, không ra tay, hiện tại cấp bậc cường hóa của hắn đã rất cao, liệp sát thú biến dị bình thường rất khó để cho hắn thăng cấp, chỉ có liệp sát thú biến dị nhị giai mới giúp cho hắn đạt được cường hóa thật nhanh.Theo thời gian trôi qua, từng con hắc ngư biến dị bị chiến sĩ đặc chiến doanh giết chết, nơi nơi đều là mùi cá tanh cùng mùi máu tươi.Nhạc Trọng chứng kiến thế cục đã định, đi tới bên thân thể con hắc ngư nhị giai bị hắn liệp sát dùng Hắc Nha đao mở ra thân thể nó, chui vào đầu nó lấy ra một viên huyết tinh cùng một viên tinh hạch màu trắng.Nhạc Trọng vừa từ trong thân thể hắc ngư nhị giai đi ra, sắc mặt hắn chợt đại biến.Chỉ thấy trong Tư Giang sóng nước nhộn nhạo, từng con cua thật lớn cỡ chậu rửa mặt từ trong nước bò đi ra.- Thú biến dị 13 cấp: cua biến dị thập phần hung mãnh, là sinh vật quần cư.

Cua biến dị quần cư là ác mộng của rất nhiều sinh vật!Cấp bậc của cua biến dị chỉ có 13 cấp, nhưng số lượng lên tới ngàn vạn, rậm rạp chẳng khác gì thủy triều từ trong Tư Giang bò lên bờ.

Chúng vừa lên bờ liền bò tới bên cạnh thi thể hắc ngư biến dị, dùng kìm lớn bắt đầu cắt lấy thi thể hắc ngư biến dị.Nhạc Trọng nhìn thấy đàn cua biến dị rập rạm như đàn kiến, mở bộ đàm lớn tiếng quát:- Chiến sĩ đặc chiến doanh thối lui, Trần Thạch Đầu điều chiến sĩ đệ bát doanh tới đây!Cấp bậc của cua biến dị thấp, thực lực yếu, cho dù xuất hiện ngàn con thì hắn cũng không sợ, nhưng số lượng cua biến dị hiện tại vượt qua vạn con, cho dù dùng cả đặc chiến doanh cũng không phải là đối thủ của chúng.Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn đàn c biến dị, hướng Diêu Diêu cùng Trình Ngọc ra lệnh:- Diêu Diêu, Trình Ngọc, hai người đi tới trước lấy huyết tinh, những người còn lại sau khi lấy hết huyết tinh trên thi thể thú biến dị thì toàn bộ rút quân về đường Hưng Long!Ba người Diêu Diêu, Trình Ngọc cùng Kỷ Thanh Vũ đều đầu nhập thật nhiều kỹ năng điểm cường hóa nhanh nhẹn, chỉ có ba người nắm chắc thoát thân được từ trong đàn cua biến dị kia.Nghe được mệnh lệnh của Kỷ Thanh Vũ cùng Nhạc Trọng, cao thủ đặc chiến doanh thật nhanh phá vỡ đầu cá biến dị trước mặt đào ra huyết tinh, sau đó bỏ chạy nhanh về đường Hưng Long.Mỗi cao thủ đặc chiến doanh đều có thể dễ dàng tiêu diệt mấy chục con cua biến dị, nhưng số lượng đàn cua nhiều hơn họ gấp trăm lần, vì vậy họ chỉ có thể xoay người chạy trốn.

Nếu không bị đàn cua biến dị vây công, bọn họ chỉ có thể kiệt sức mà chết.Ở gần bờ Tư Giang có thật nhiều thi thể hắc ngư biến dị, đàn cua vây quanh thi thể dùng kìm sắc bén cắt rời thi thể đàn cá mà cắn nuốt.Thân thể hắc ngư đều là bảo bối, đặc biệt là huyết tinh cùng tinh hạch của hắc ngư nhị giai đều là bảo bối tốt nhất, Nhạc Trọng tự nhiên không thể chịu được bị đàn cua biến dị cắn phệ chiến lợi phẩm của hắn.

Hắn huy động Hắc Nha đao trong tay điên cuồng chém giết biến dị cua, hướng ba thi thể hắc ngư nhị giai vọt tới.Tiểu Thanh từ trên bầu trời bay xuống mặt đất, mở miệng mổ lên đàn cua biến dị lớn cỡ chậu rửa mặt kia.

Đàn cua lại vây quanh nó, nó chỉ cần vỗ nhẹ hai cánh đã tạo ra cơn lốc khổng lồ đem đàn cua thổi bay, như vậy nó có thể nhàn nhã ăn cơm.Diêu Diêu, Trình Ngọc cùng Kỷ Thanh Vũ một đường chém giết cua biến dị, nhanh chóng đi tới bên cạnh thi thể hắc ngư tinh anh phá vỡ đầu của chúng, tìm tòi huyết tinh cùng tinh hạch bên trong.Số lượng cua biến dị từ trong Tư Giang trào ra đã dâng lên hơn ba vạn con, đàn cua khổng lồ bị thi thể hắc ngư hấp dẫn, điên cuồng cắn xé thi thể của đàn ca.

Ngoài ra còn sót lại một vạn con cua biến dị lại hướng đường Hưng Long bò tới.Trần Thạch Đầu nhìn thấy hơn vạn con cua biến dị bò vào đường Hưng Long liền lớn tiếng quát với chiến sĩ đệ bát doanh mới thành lập:- Nổ súng giết sạch đám cua này, khuya nay chúng ta thêm món cua hấp, ai giết được nhiều thì được phân thêm vài con!- Tôi muốn ăn ba con…- Tôi muốn ăn hai con cua lớn…- …Nương theo tiếng gầm rú vang xa, chiến sĩ đệ bát doanh mới chiêu mộ giơ súng hướng đàn cua bắt đầu điên cuồng bắn phá.Tuy cấp bậc của cua biến dị vượt xa tang thi, nhưng từ bên ngoài nhìn vào lại có vẻ không đáng sợ bằng tang thi.

Số lượng tuy rất nhiều nhưng trong mắt của chiến sĩ đệ bát doanh chỉ là bữa tiệc lớn phong phú, bọn họ căn bản không hề sợ hãi những con cua lớn kia.Từng phát tử đạn xuyên vào thân thể cua biến dị, trực tiếp xỏ xuyên thân thể chúng trên mặt đất.

Đàn cua dưới sông chính là nhất bá, nhưng đi lên đất liền một thân bổn sự giảm xuống ngoài năm lần, trong cơn mưa đạn dày đặc không ngừng bị giết rụng.Vì đối phó thú biến dị quy mô, Nhạc Trọng từ trong huyện Trữ Quang điều tới hai mươi khẩu súng máy loại nhẹ 56 thức, cùng năm khẩu súng máy hạng nặng 56 thức.Lần này đối mặt cùng cua biến dị, loại súng máy nhẹ 56 thức liên tục nổ súng, phun hộc ra ngọn lửa vô cùng hung mãnh, đàn cua bị mưa đạn dày đặc bắn nát tan tác.Chiến sĩ đệ bát doanh sử dụng súng trường 03 thức cũng dễ dàng đem đàn cua không ngừng bắn ngã.Nếu nhân loại đối mặt với tình huống thương vong như vậy chỉ sợ đã sớm bị hỏng mất, nhưng đàn cua vẫn gánh vác thật nhiều thương vong vọt vào bên trong đường Hưng Long.Đúng lúc này cao thủ đặc chiến doanh cùng cao thủ cận chiến trong đệ bát doanh đều xông tới chiến đấu cùng đàn cua.Vừa cùng đàn cua chiến đấu, chiến sĩ mới biết được vì sao chúng được gọi là thú biến dị 13 cực.

Tuy rằng tốc độ hành động của chúng không biến thái quá mức, nhưng lực phòng ngự thập phần mạnh mẽ, chiến sĩ không cường hóa cầm Đường đao trong tay đều không đâm thủng được giáp xác của chúng, nhất định phải là chiến sĩ đã có 20 điểm cường hóa trở lên mới có thể bổ ra được mai cua của chúng.

Hơn nữa sức lực của cua biến dị lớn vô cùng, cặp càng có thể cắt đứt cả làn da của hắc ngư 30 cấp, người thường chỉ cần bị chúng kẹp trúng nhất định sẽ bị cắt đứt một chân.Chiến đấu một trận kịch liệt, có sáu chiến sĩ đệ bát doanh bị càng cua cắt đứt đùi, sau đó còn bị chúng cắt đứt cổ.Chứng kiến thế công của đàn cua như nước, chiến sĩ đệ bát doanh liền ném lựu đạn, lựu đạn rơi xuống như mưa vào trong đàn cua, cứng rắn đem chúng nổ tạc tổn thương lẫn tử vong vô số, hòa dịu một chút áp lực cho đường Hưng Long.Nhưng số lương của đàn cua quá nhiều, lựu đạn cùng súng máy cũng không thể hoàn toàn phong tỏa lực xung phong của chúng, cuộc chiến kéo dài, đội ngũ thương vong đang dần bay lên.- Ăn con cua ah…Đúng lúc này một đội ngũ người sống sót khoảng chừng trăm người cầm xẻng, gậy gộc lẫn gậy bóng chày, búa lớn vọt vào chiến do w n l,oa d eb o o-k m-ới n hất t ạ i k k,truyen..co m trường, dùng vũ khí trong tay điên cuồng công kích đàn cua biến dị.Dưới sự công kích điên cuồng của nhóm người sống sót, hơn bốn mươi con cua biến dị bị đánh vỡ mai cua mà chết.

Sau khi giết chết hơn bốn mươi con cua biến dị, nhóm người sống sót mới kéo thi thể của chúng cao hứng phấn chấn rời khỏi chiến trường.

Chương 335: Đội bắt cua. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐội ngũ người sống sót vừa mới rời đi, liền có thêm một đội ngũ người sống sót hai mắt đỏ đậm tiến vào, huy động vũ khí tiếp tục công kích đàn cua trước mặt…Có những người sống sót gia nhập cuộc chiến bắt giữ con cua biến dị, áp lực của đội ngũ Nhạc Trọng liền giảm bớt rất nhiều.- Những người kia là ai?Trần Thạch Đầu nhìn người sống sót xông vào bắt giữ đàn cua, trong mắt thoáng hiện vẻ nghi vấn.Sĩ quan phụ tá Trần Dịch của hắn liền báo cáo:- Tôi hỏi qua rồi, những người kia là đội bắt cua do Thái Dịch Yên tiểu thư tổ chức lại đây tấn công đàn cua!Thái Dịch Yên đứng trên đài cao quan sát một vạn người sống sót bên dưới, uy phong lẫm lẫm nói:- Các vị nhớ kỹ, mỗi một lần đi vào bắt cua chỉ có thể tiến một đội ngũ, nhân số một trăm người, mỗi đoàn người chỉ bắt bốn mươi con, trong đó giao cho tôi bốn con, còn lại mọi người chia đều.

Bắt nhiều thì không cần tiếp tục làm việc này, ai muốn ăn con cua thì cứ tới báo danh tổ chức đội ngũ lĩnh trang bị!- Tôi muốn ăn con cua!- Tôi cũng muốn ăn!- …Dưới sự kích động của Thái Dịch Yên, một vạn người sống sót đều dâng trào hưng phấn, sôi nổi lớn tiếng nói, đồng thời rất có trật tự xếp hàng chỉnh tề đi báo danh, chia thành nhiều đội ngũ chờ đợi mệnh lệnh xông ra bắt cua.[CHARGE=3]Bên trong đội ngũ Nhạc Trọng làm việc luôn tuân thủ kỷ luật nghiêm khắc, người sống sót không tuân kỷ luật đều bị quất roi, không thì bị trực tiếp đá ra đội ngũ, bởi vậy hiện tại một vạn người sống sót cũng học xong tuân thủ kỷ luật, biến thành thập phần ngoan ngoãn.Thái Dịch Yên nhìn một vạn người sống sót xếp thành hàng chia thành đội ngũ, sau đó được đưa vào trong đường Hưng Long bắt cua, trong mắt lộ ra vẻ hài lòng.Nếu để cho người sống sót đi giết tang thi, bọn hắn tuyệt đối không dám đi, nhưng muốn cho họ đi bắt cua cho dù là loại cua lớn như chậu rửa mặt họ cũng sẽ không chút do dự nhào đi lên.Thái Dịch Yên cũng không tổ chức nhiều người xông vào đường Hưng Long, bởi vì con đường kia không chứa được nhiều người như vậy, một mặt phải làm cho những người sống sót cảm thấy cơ hội này khó được, làm cho họ khao khát được đi vào, như vậy có thể làm cho họ càng thêm ra sức trong lúc đi làm việc.Không lâu, nhiều đội ngũ người sống sót từ trong đường Hưng Long đi ra, trong đội ngũ cầm theo từng con cua lớn như chậu rửa mặt khiến ánh mắt những người sống sót khác đều đỏ lên.

Đây chính là mấy cân thịt, thậm chí là mười mấy cân thịt, làm cho bọn họ càng gia tăng thêm khát vọng được xông vào bên trong bắt đàn cua kia.Thật nhiều đội ngũ người sống sót được Thái Dịch Yên điều hành xông vào trong đường Hưng Long, điên cuồng bắt giữ những con cua xông vào trong khu phố, đem từng con cua đánh chết sau đó lại lôi đi.Nhờ đội ngũ bọn họ phát lực, áp lực của nhóm người Trần Thạch Đầu cũng giảm bớt rất nhiều, thương vong nhanh chóng giảm xuống.

Bọn t.r-u yện- được co,py- .tại k k tr uyen,.co-m. họ chỉ cần nổ súng bắn chết đại bộ phận đàn cua, về phần những con cua khác nhảy vào trong khu phố đều có chiến sĩ đặc chiến doanh cùng đội bắt cua điên cuồng lẫn cao thủ đệ bát doanh liên thủ giết chết.Dưới sự trợ giúp cuồng nhiệt của đội bắt cua, thế cục tại đường Hưng Long dần dần ổn định lại.

Nhạc Trọng thu được đạn dược của một sư đoàn tuy rằng chất lượng không sánh bằng vũ khí đạn dược trong bộ binh lữ cơ giới hóa, nhưng thắng ở số lượng thật nhiều, đạn dược sung túc có thể mặc cho chiến sĩ đệ bát doanh tiêu xài.Ở một bên khác, ngay bờ Tư Giang, Nhạc Trọng đã đem huyết tinh cùng tinh hạch của bốn con hắc ngư nhị giai đào ra tất cả.

Hắn nhìn thấy đàn cua biến dị rậm rạp trên bờ, nhíu mày, thập phần đau lòng nhìn đàn cua biến dị đem hắc ngư mà hắn thật cực khổ giết chết cắt vỡ ra ăn hết sạch.Số lượng của cua biến dị quá nhiều, hắn liên tiếp giết chết mấy chục con nhưng số lượng của đàn cua vẫn không thấy giảm bớt chút nào.

Hắn chỉ có thể bảo vệ được thi thể một con hắc ngư nhị giai, để cho nó không tới mức bị đàn cua ăn hết sạch.Tiểu Thanh nghe mệnh lệnh của Nhạc Trọng bảo hộ thi thể một con hắc ngư nhị giai khác, hiện tại nó là thú biến dị nhị giai, cấp bậc còn cao hơn Nhạc Trọng mười cấp, tùy tiện vỗ ra một cánh là có thể nhấc lên một cơn lốc đem đàn cua thổi bay, nó phòng thủ cực kỳ thích ý.Ngay trong lúc nhân loại cùng đàn cua còn đang giằng co, cột nước Tư Giang lại bắt đầu khởi động, từng bầy tôm biến dị cỡ quả bóng đá cùng đôi kìm lớn tới hai mươi phân từ trong nước bò lên bờ.Sau lưng đàn tôm biến dị còn có sáu mươi con tôm tinh anh biến dị thân thể dài tới mười hai mười ba thước bò đi ra.- Thú biến dị 10 cấp: tôm biến dị!- Thú biến dị 30 cấp: tôm tinh anh biến dị!- Đáng chết, còn có cho người ta sống hay không!Nhạc Trọng chứng kiến đàn tôm biến dị từ trong Tư Giang bò lên, trong mắt không khỏi hiện lên vẻ tuyệt vọng.

Chỉ đàn cua biến dị đã làm cho hắn vô cùng đau đầu, hiện tại còn thêm đàn tôm biến dị lên bờ, quả nhiên không lưu cơ hội cho người ta chịu đựng!

Trừ phi hắn dùng trọng pháo hoặc là bộ đội bọc thép đi tới, nếu không căn bản không phải đối thủ của hai đàn thú biến dị liên thủ.Nhưng đàn tôm biến dị vừa lên bờ thì đàn cua biến dị đột nhiên xoay người bò tới, dùng kìm hung hăng công kích tôm biến dị, từng con tôm biến dị trực tiếp bị con cua biến dị cắt thành hai đoạn.Những con tôm biến dị cũng không hề có chút yếu thế, dùng kìm lớn hướng đàn cua không ngừng phản kích, từng con cua cũng bị chúng cắt thành hai đoạn.Sáu mươi con tôm tinh anh biến dị thật giống như sáu mươi cỗ xe tăng loại nhỏ đấu đá lung tung trong đàn cua, hai kìm lớn tùy tiện kẹp tới đã đem con cua kẹp thành hai nửa.

Giáp xác của chúng so với lân giáp của hắc ngư 30 cấp còn cứng rắn hơn vài phần, những con cua rất khó cắt được giáp xác của chúng, đây mới là vốn liếng giúp chúng có thể đấu đá lung tung.Đàn cua khổng lồ cùng đàn tôn điên cuồng giết chóc lẫn nhau ngay bờ Tư Giang, Nhạc Trọng nhìn thấy vui mừng nói không nên lời, hận không thể để đôi bên tự giết lẫn nhau chết hết là tốt nhất.Chém giết điên cuồng lẫn nhau một trận, trong Tư Giang sóng nước trào dâng, năm mươi con cua tinh anh biến dị lớn hơn ba thước từ trong nước bò ra.- Thú biến dị 35 cấp: cua tinh anh biến dị!Năm mươi con cua tinh anh biến dị vừa xuất hiện liền hung hăng cùng sáu mươi con tôm tinh anh biến dị điên cuồng va chạm lẫn nhau.

Thú biến dị chém giết điên cuồng lẫn nhau, người thắng sẽ nuốt lấy tinh hoa huyết nhục của kẻ bại khiến cho mình cũng thăng lên đẳng cấp càng cao hơn.Thú biến dị dưới 40 cấp đều không có tinh hạch, tinh hoa của chúng chính là thân thể huyết nhục cùng huyết tinh.

Thú biến dị trên 40 cấp thuộc loại thú biến dị cao cấp, trong cơ thể bọn chúng lúc này mới có thể ngưng tụ ra tinh hạch.

Cắn nuốt tinh hạch đối với thú biến dị mà nói mới là phương pháp khiến chúng nó tiến hóa nhanh nhất.

Được bản năng tiến hóa điều khiển, chúng nó mới chém giết lẫn nhau.

Chương 336: Đội bắt cua. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong đó hai đàn thú biến dị chém giết thảm thiết nhất trước thi thể hai con hắc ngư nhị giai, mỗi một khắc đều có một con thú biến dị tinh anh bị đối phương kẹp đứt đoạn, kìm gãy vỡ, máu tươi giàn giụa.Nhạc Trọng tránh một bên nhìn hai đàn thú biến dị chém giết điên cuồng, thật sảng khoái, những con thú biến dị đi tới gần hắn đều bị hắn dễ dàng tùy tay chém giết.

Những thú biến dị cấp bậc thấp đối với hắn mà nói đã không còn tạo thành bất kỳ uy hiếp nào.Khi hợp thể phòng hộ thuật đã qua hết thời gian, Bạch Cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng huy búa dễ dàng đem thú biến dị tới gần hắn chém thành hai đoạn.Bạch Cốt yên lặng chém giết đàn thú biến dị tới gần, không qua bao lâu đã có mấy chục đầu thú biến dị chết trong tay của hắn.Bản thân Nhạc Trọng ngồi trên đầu hắc ngư nhị giai uống Thần Tuyền trà.

Thần Tuyền trà uống lần đầu tiên có thể trực tiếp gia tăng một chút tinh thần lực, hơn nữa nếu lúc thân thể bị tiêu hao thật nhiều tinh thần lực uống vào có thể giúp nhanh chóng khôi phục lại.

Thiếu sót đáng tiếc duy nhất là Thần Tuyền trà làm người có cảm giác như bị tê dại, ở trên chiến trường trùng điệp nguy hiểm nếu uống vào thuần túy chính là muốn chết.Nhưng thể lực của Nhạc Trọng cực cao, sau khi uống vào Thần Tuyền trà chỉ bị tê dại thời gian ngắn ngủi.

Trong cuộc chiến không quá kịch liệt, hắn có thể uống Thần Tuyền trà để khôi phục tinh thần lực bị tiêu hao của hắn.Ngay khi Nhạc Trọng còn đang chờ đợi hai đàn thú biến dị lưỡng bại câu thương, sóng nước lại bắt đầu khởi động, từ trong nước vọt ra một con tôm biến dị cao tới ba thước, thân dài vượt qua bốn mươi thước.Trong lúc này lại có một con cua lớn chừng năm mươi thước, thân cao tới sáu thước, đôi càng dài tới năm thước cũng từ trong nước bò đi ra.- Thú biến dị 50 cấp: con tôm biến dị nhị giai!- Thú biến dị 53 cực: cua biến dị nhị giai!Hai con thú biến dị nhị giai vừa xuất hiện, hai đàn thú biến dị đang chém giết lẫn nhau giống như chiếm được mệnh lệnh, yên lặng tách ra, giằng co lẫn nhau.Đồng thời sóng gió bắt đầu khởi động, một con quái vật đầu giống cá sấu, trên người phủ kín lân giáp, đuôi tầng tầng hình răng cưa, thân cao tới tám thước, giống như một tòa lầu thật lớn từ trong nước bò đi ra.- Thú biến dị 60 cấp: ngạc quy biến dị nhị giai, là cự quy hung tàn khủng bố!Con ngạc quy vừa xuất hiện, con tôm nhị giai cùng con cua nhị giai đều giống như tiểu đệ của nó thành thành thật thật tách ra hai bên người nó.

Một cỗ uy áp kinh khủng từ trên người còn ngạc quy biến dị nhị giai khuếch tán ra.Cho dù là thú biến dị nhị giai cũng phân chia thực lực cao thấp.

Con ngạc quy nhị giai chính là đứng đầu trong nhị giai, tùy tiện liền có thể xử lý con tôm cùng con cua nhị giai kia.Ánh mắt con ngạc quy nhị giai băng sương phát ra một tiếng kêu to.Con tôm cùng con cua nhị giai đều phát ra thanh âm kêu rú vô cùng kỳ dị.Theo thanh âm kêu rú kia, hai đàn thú biến dị không còn tiếp tục chém giết lẫn nhau mà hướng về đường Hưng Long vọt tới.Con ngạc quy lớn như tòa nhà lầu mang theo hai gã tiểu đệ đi nhanh vào phố Hưng Long.- Không tốt!

Nếu mặc kệ ba con quái vật này chỉ sợ sẽ không thủ được!Nhạc Trọng nhìn đàn sinh vật khổng lồ biến dị, trong mắt thoáng hiện vẻ lo âu.Số lượng hai đàn thú biến dị đã vượt qua bảy vạn, số chiến sĩ của Nhạc Trọng trú đóng tại đường Hưng Long còn chưa tới năm trăm người.

Một khi bị hai đàn thú biến dị liên hợp tấn công, đội ngũ của hắn sẽ không khả năng ngăn cản.

Duy nhất đáng mừng chính là sau khi thu phục kho đạn dược cỡ lớn bộ đội của Nhạc Trọng đã lấy được thật nhiều đạn x.em onl.in-e- tại kkt,ruyen .c om dược, có thể tận tình tiêu xài không cần lo lắng.Đợi ba con thú biến dị nhị giai lên bờ được sáu mươi thước, Nhạc Trọng từ trong thi thể hắc ngư nhị giai nhảy đi ra, hắn nhanh chóng móc ra ống phóng rốc két phản xe tăng hướng con tôm nhị giai biến dị thực lực yếu nhất trong ba thú biến dị bóp cò.Ánh lửa chợt lóe, viên hỏa tiễn nhanh chóng oanh trúng đầu con tôm nhị giai biến dị kia.Oanh một tiếng nổ, giáp xác vẩy ra, chất dịch tán ra bốn phía, thân thể con tôm nhị giai biến dị trực tiếp bị tạc ra một động lớn, thân thể cơ hồ bị tạc đoạn.

Nhưng dị năng chủng tộc con tôm biến dị dựa vào giáp xác vô cùng cứng rắn, viên hỏa tiễn oanh lên thân thể nó mặc dù phá hủy giáp xác của nó nhưng không thể tạc vỡ thân thể nó.Bị thương nặng như thế, con tôm nhị giai biến dị nhất thời điên cuồng giãy dụa thân thể khổng lồ, đem mặt đất chung quanh biến thành bụi mù cuồn cuộn, rơi vào trong một cạm bẫy thật lớn, thật nhiều cây thép nhọn đâm vào ngay miệng vết thương trên thân thể nó, khiến nó càng thêm điên cuồng giãy dụa không ngừng.Nhạc Trọng vừa công kích liền khiến vị trí của hắn bại lộ, con ngạc quy nhị giai cùng con cua nhị giai biến dị đều nhìn qua phía hắn.Nhạc Trọng không dám chậm trễ, lập tức đổi lại một viên hỏa tiễn tiếp tục hướng con cua nhị giai bóp cò.Ánh lửa chợt lóe, viên hỏa tiễn nhanh chóng oanh thẳng lên giáp xác con cua nhị giai, oanh một tiếng nổ trực tiếp nổ tung một động lớn trên người nó, niêm dịch màu xanh biếc không ngừng tuôn trào từ trên người của nó.Con cua nhị giai thống khổ giãy dụa, đấu đá lung tung, lập tức rơi vào trong một hầm hố thật lớn, sau đó lật người tiếp tục tán loạn sang địa phương khác.Ngay khi Nhạc Trọng định đổi thêm một viên hỏa tiễn khác, một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm xông vào tim của hắn, hắn lập tức phát động ảnh bộ hướng một bên điên cuồng né tránh.Một đạo băng mâu vô cùng bén nhọn cắt qua hư không hung hăng đâm lên bụng trái của hắn, đem cốt khải trên người hắn đâm phá một lỗ lớn, băng mâu cơ hồ bay sát qua thân thể Nhạc Trọng, thiếu chút nữa đã xỏ xuyên qua thân thể hắn.Nhạc Trọng tập trung nhìn lại, chỉ thấy chung quanh thân thể con ngạc quy nhị giai đã ngưng tụ ra một tầng băng giáp thật lớn, khiến toàn thân nó bao trùm bên trong một tầng băng cứng thật dày, giống như đã biến thành một tòa núi băng.Con ngạc quy nhị giai kia chợt động, một cây băng mâu trống rỗng xuất hiện, giống như viên đạn pháo hướng Nhạc Trọng oanh tới.

Điều khiển băng lực là dị năng chủng tộc của ngạc quy, chứng kiến Nhạc Trọng liên tục đả thương con tôm cùng con cua nhị giai biến dị, nó cũng đem bản lĩnh sở trường xuất ra.Đúng lúc này tiểu Thanh từ trên bầu trời giống như tia chớp bắn xuống, hai móng như câu liền bắt được con tôm nhị giai kia, nhấc thân thể thật lớn của nó bay vọt lên trên mây.Sức nặng của con tôm nhị giai không sánh bằng hắc ngư nhị giai, tiểu Thanh vô cùng nhẹ nhàng đã bay lên cao trên bầu trời, sau đó buông móng vuốt ném nó xuống đất.Con tôm nhị giai từ trên bầu trời rơi xuống, hung hăng suất trên mặt đất, sau đó trực tiếp bị xung lực đánh chết.Con ngạc quy chở theo tòa núi băng hướng chỗ Nhạc Trọng di động tới, điều khiển băng lực, không ngừng bắn ra từng đạo băng mâu oanh về hướng hắn.

Chương 337: Tuần phục ngạc quy nhị giai!Chỉnh sửa : kktruyen.comBị con ngạc quy cuồng oanh lạn tạc, thân hình Nhạc Trọng chớp động không ngừng chật vật chạy trốn.

Hoàn hảo khả năng mẫn tiệp nhanh nhẹn của hắn thật mạnh mẽ, thập phần miễn cưỡng tránh thoát băng mâu oanh kích, nếu bị băng mâu oanh trúng chỉ sợ ngay tức khắc hắn sẽ bị thêm hơn mười băng mâu xỏ xuyên qua thân thể, biến thành xác chết.Đột nhiên con ngạc quy nhị giai chợt phát lực, ba mươi băng mâu bắn ra hướng Nhạc Trọng oanh tới, hoàn toàn phong tỏa không gian tránh né của hắn.

Nó sớm có dự mưu, dùng từng cây băng mâu đem Nhạc Trọng bức tới một mảnh đất bằng phẳng không có công sự che chắn, lúc này mới đột nhiên phát ra đòn sát thủ.Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, lập tức lăn một vòng rơi vào trong một cạm bẫy thật lớn bên cạnh, những cây thép bén nhọn trong hố liền đâm vào thân thể hắn, nhưng được cốt khải bảo hộ nên những cây thép trong hầm cũng không tổn thương được hắn mảy may.Ba mươi băng mâu mất đi mục tiêu đâm vào trong đất, sau đó tan thành bãi nước lạnh, đem độ ấm chung quanh giảm thấp xuống.Nhạc Trọng bò lên khỏi hầm thật nhanh, khiêng ống phóng rốc két hướng con ngạc quy nhị giai bóp cò.Ánh lửa chợt lóe, viên hỏa tiễn hướng con ngạc quy hung hăng oanh tới.Cơ hồ lúc Nhạc Trọng mới bóp cò, một mặt tường băng dày đến một thước trống rỗng xuất hiện trước người con ngạc quy.Oanh một tiếng nổ, viên hỏa tiễn nổ mạnh oanh ra một động lớn thật sâu trên tường băng kia, nhưng lại không hề tổn hại được con ngạc quy chút nào.- Thú biến dị thật biến thái!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn con ngạc quy, trong mắt nhịn không được hiện lên nét kinh hãi.

Hắn dùng ống phóng rốc két phản xe tăng thủ tiêu vài con thú biến dị nhị giai, vẫn là lần đầu tiên có con thú biến dị nhị giai có được thủ đoạn ngăn chặn công kích của hắn.Con ngạc quy ngăn cản được viên hỏa tiễn bắn tới, vừa phóng ra băng mâu vừa di động thật nhanh về hướng Nhạc Trọng, nó muốn đem sinh vật nhỏ bé kia xử lý.

Bởi vì nó cảm nhận được hương vị nguy hiểm từ trên người sinh vật nhỏ bé kia.Nhạc Trọng tránh vào trong hầm hố kia, tránh né băng mâu oanh kích, sau đó nhanh chóng thay đổi một viên hỏa tiễn khác, lập tức nhảy ra khỏi hầm hố hướng một bên ngạc quy bóp cò.Ánh lửa chợt lóe, viên hỏa tiễn oanh lên bên cạnh con ngạc quy kia, đem tầng băng giáp trên người nó oanh thành dập nát, lộ ra giáp xác của nó.

Nhưng băng quang chợt lóe, băng giáp bị tạc lạn bắt đầu nhanh chóng khôi phục lại.Lực phòng ngự của con ngạc quy cực kỳ biến thái, thậm chí còn mạnh mẽ hơn thật nhiều thú biến dị tam giai.

Nhược điểm của nó là hành động chậm chạp ngay trên đất bằng, đồng thời thủ đoạn công kích tương đối thiếu hụt, nhưng nó vẫn hoàn toàn xứng đáng là mãnh thú cấp bá chủ trong thú biến dị nhị giai.- Tao cũng không tin băng lực của mày là vô hạn!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn con ngạc quy, cắn răng lấy ra viên hỏa tiễn khác tiếp tục oanh về hướng của nó.Con ngạc quy vừa nhìn thấy Nhạc Trọng tiếp tục đem ống phóng rốc két nhắm ngay đầu của nó, nó liền ngừng di động, lập tức hao phí thật nhiều băng lực ngưng tụ ra một mặt tường băng chắn ngang trước người của nó.Oanh một tiếng nổ, mặt tường băng bị tạc ra một động lớn, công kích của Nhạc Trọng cũng bị ngăn cản.Nhưng Nhạc Trọng không hề có chút ý tưởng muốn dừng lại, hắn lập tức thay đổi một viên hỏa tiễn khác hướng con ngạc quy phát động công kích.Bị hỏa tiễn uy hiếp, con ngạc quy không thể không tiếp tục ngưng tụ tường băng ngăn cản công kích của hắn.Nó ngưng tụ ra tường băng cũng cần tiêu hao thật nhiều tinh thần lực cùng dị năng bổn nguyên thức tỉnh sau khi thăng cấp nhị giai.

Trong lúc nó phải toàn lực phòng thủ liền không khả năng tiếp tục công kích Nhạc Trọng.Nhạc Trọng không ngừng đổi hỏa tiễn oanh con ngạc quy, tiêu hao băng lực của nó.Ở một bên, sau khi tiểu Thanh thủ tiêu con tôm nhị giai biến dị kia, lập tức vỗ cánh hóa thành một đạo thiểm điện bắt lấy con cua nhị giai, trực tiếp bay lên bầu trời cao sau đó lại ném trở xuống.Con cua nhị giai vừa rơi xuống mặt đất cũng bị xung lực thật lớn trực tiếp suất chết, giáp xác cứng rắn cũng không thể bảo hộ được tính mạng của nó.Con tôm cùng con cua nhị giai vừa bị giết chết, hai đàn thú biến dị đã không còn cách nào bảo trì hòa bình ở chung, lập tức xông vào nhau điên cuồng chém giết.Ở gần bên đường Hưng Long, tôm cua biến dị cùng nhân loại điên cuồng chém giết lẫn nhau, biến thành cuộc loạn chiến.

Nhưng sau khi tôm cua biến dị chém giết lẫn nhau, lập tức giảm bớt gánh nặng thật lớn cho đội ngũ Nhạc Trọng, bọn họ chỉ cần bắn giết những thú biến dị có ý đồ tấn công nhân loại là xong, kế tiếp chỉ cần tránh sang bên xem kịch vui, nhìn hai đàn thú biến dị chém giết cắn nuốt lẫn nhau.Nhạc Trọng liên tục oanh ra hai mươi hai viên hỏa tiễn, cơ hồ đem toàn bộ hỏa tiễn oanh hết một lần.Bên trong trữ vật giới chỉ của hắn chứa ba mươi viên hỏa tiễn, sau khi bắn hết ba mươi viên, hắn cần phải nạp lại thêm lần nữa mới có để sử dụng.Uy lực của loại ống phóng rốc két này thật lớn, dùng rất tốt, đội ngũ Nhạc Trọng chuyên dùng để đối phó tang thi cấp cao, hắn không có khả năng chứa hết trong trữ vật giới chỉ, làm như vậy tuy có thể giúp hắn càng mạnh nhưng bộ hạ của hắn khi đối mặt cùng tang thi cấp cao sẽ bởi vì thiếu hụt thủ đoạn công kích mà thương vong thảm trọng.Bị Nhạc Trọng không ngừng phóng hỏa tiễn, ngạc quy tiêu hao thật nhiều lực lượng bổn nguyên, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ uể oải.

Sau một lần ngăn cản được oanh kích của Nhạc Trọng, nó liền quay đầu hướng Tư Giang bỏ chạy.Loại thú biến dị cao cấp như vậy đã có trí tuệ, đánh không lại liền lựa chọn trực tiếp chạy trốn, tuyệt đối sẽ không ngây ngốc ở lại tiếp tục tử chiến.- Cơ hội tốt!Nhạc Trọng nhìn thấy con ngạc quy hướng Tư Giang bỏ trốn, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng, phát ra tiếng thét dài.Từ trên bầu trời tiểu Thanh như mũi tên rời cung bay xuống, hai móng như câu, hung hăng hướng đầu con ngạc quy chộp tới.Con ngạc quy đành dừng lại, ngẩng đầu lên, từ tầng băng giáp đã giảm mỏng trên người nó bắn ra từng đạo băng mâu hướng tiểu Thanh oanh tới.Tiểu Thanh vỗ cánh nhanh như sét đánh xuyên qua trên bầu trời, thật dễ dàng tránh khỏi băng mâu công kích.

Nhưng nó cũng bị băng mâu bức lui, không dám tới gần con ngạc quy kia, chỉ xoay quanh trên không trung tạo uy hiếp thật lớn cho ngạc quy.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, chỉ khoảng mười giây thời gian đã đuổi theo ngạc quy, gai xương sau lưng kéo dài chống đỡ hắn nhảy downlo,a-d ebo.o.k m ới n hất, tại -kk t ru y e n,..c-o.m lên trên lưng thú biến dị kia.Nhạc Trọng vừa nhảy lên lưng ngạc quy liền phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm rào rạt từ trong tay hắn bắn ra rơi lên đầu của nó.Bị ma viêm thiêu hủy, tầng băng giáp bao trùm thân thể ngạc quy liền bị hòa tan.Năng lực hỏa hệ vừa lúc khắc chế năng lực băng hệ, đương nhiên điều kiện tiên quyết là thực lực đôi bên không hơn kém quá lớn.

Con ngạc quy tiêu hao thật nhiều băng lực ngưng tụ tường băng ngăn cản công kích của Nhạc Trọng, lúc này băng lực của nó đã không thể địch nổi ma viêm lực của Nhạc Trọng.

Chương 338: Đại thắng! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comBăng giáp trên đầu ngạc quy bị thiêu hủy hầu như không còn, nó lập tức đem đầu rúc vào trong mai rùa, điều động băng lực còn sót lại đem những khe hở trên mai rùa ngăn chặn.Nhạc Trọng liều lĩnh thúc giục ma viêm thiêu hủy băng lực trên những khe hở kia, đem băng bích trực tiếp hòa tan.Nhưng băng bích vừa mới hòa tàn lại hình thành, nhưng đã mỏng hơn rất nhiều.Băng cùng hỏa giằng co hơn mười giây, ma viêm của Nhạc Trọng rốt cục xuyên qua băng bích thiêu hủy lên đầu con ngạc quy kia.Bị ma viêm thiêu đốt, con ngạc quy vươn ra tứ chi dùng sức chống đất, bắt đầu quay cuồng trên mặt đất.Nhạc Trọng nhảy xuống khỏi lưng nó, vừa thúc giục ma viêm tiếp tục thiêu đốt đầu ngạc quy vừa dùng Tuần Phục thuật đặt lên trên người của nó.Băng lực bổn nguyên của ngạc quy bị Nhạc Trọng thiêu hủy sạch sẽ, lại bị ma viêm thiêu đốt không chịu nổi, Tuần Phục thuật vừa rơi xuống trên người liền nổi lên phản ứng, một phù văn kỳ dị xuất hiện trên trán ngạc quy, chậm rãi dung nhập vào trong đầu của nó.Phù văn kia vừa chìm vào trong đầu ngạc quy, Nhạc Trọng liền cảm giác giữa hắn cùng con cự thú kia liền sinh ra một sự liên hệ kỳ dị.Trong lòng Nhạc Trọng nhất thời mừng như điên, hắn vốn cho rằng muốn tuần phục con ngạc quy này chỉ sợ phải hao phí thật nhiều khí lực, thi triển ít nhất ba lần Tuần Phục thuật mới có thể làm được, không nghĩ tới chỉ dùng một lần đã đem con ngạc quy này tuần phục trở về.Nhạc Trọng lập tức thu lại ma viêm, hiện tại ngạc quy đã là sủng vật của hắn, hắn cũng không muốn gây thương tổn cho sủng vật của mình.Nhạc Trọng thu lại ma viêm, con ngạc quy liền bò tới trước mặt hắn.Con ngạc quy dựa trước người hắn cúi đầu xuống hướng hắn tỏ vẻ thần phục.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn con ngạc quy, chỉ thấy trong mắt nó tràn ngập mỏi mệt, vừa rồi nó tiêu hao rất nhiều lực lượng bổn nguyên, đã đại thương nguyên khí.Thanh sắc niêm dịch của hắc ngư cùng băng sơn lẫn tường băng của ngạc quy đều là đòn sát thủ mà chúng nó tiêu hao thật nhiều lực lượng bổn nguyên ngưng tụ ra tới, mỗi thủ đoạn đều uy lực bất phàm.

Nhưng sau khi tiêu hao thật nhiều lực lượng bổn nguyên, chúng sẽ trở nên vô cùng yếu ớt, bởi vậy nếu bình thường không gặp được địch nhân đáng sợ chúng sẽ không sử dụng lực lượng bổn nguyên đi đối địch.Bởi vì Nhạc Trọng cầm ống phóng rốc két phản xe tăng trong tay đi đối phó hai con thú biến dị khác, vì vậy ngạc quy phải tiêu hao thật nhiều lực lượng bổn nguyên để đối phó với hắn.- Tên của ngươi gọi là tiểu Quy đi!Nhạc Trọng nhìn con ngạc quy lớn như một tòa nhà lầu, hết sức hài lòng đặt cho nó một cái tên vô cùng đơn giản.

Hắn thật sự không có thiên phú trong việc đặt tên, chỉ đặt cái tên vô cùng giản dị, chỉ cần có thể dùng kêu gọi là xong.Con ngạc quy gật gật đầu, tiếp nhận tên gọi.

Thú biến dị nhị giai đã có chút trí tuệ, sau khi bị hắn thu phục thì tâm linh tương thông với hắn, có thể nghe hiểu được một chút ngôn ngữ nhân loại.Nhạc Trọng nhìn ngạc quy, ánh mắt chớp động vẻ hưng phẫn lẫn vui mừng vô hạn, đây chính là thú biến dị nhị giai, vô cùng cường đại, ngay cả hỏa tiễn cũng có thể ngăn cản được.

Có được con thú biến dị nhị giai này, Tư Giang sẽ trở thành kho lương thiên nhiên vô tận của Nhạc Trọng.Có tiểu Quy hỗ trợ, chỉ cần Nhạc Trọng mệnh lệnh thì tài nguyên trong sông đều trở thành của cải của hắn. dạng chỉ cần hắn ra lệnh, sẽ không có bất kỳ ai có thể tùy tiện đi xuống săn bắt tài nguyên trong sông.Nhạc Trọng nhìn thấy ánh mắt uể oải của tiểu Quy, trực tiếp lấy ra hai viên tinh hạch của hắc ngư nhị giai.Tiểu Quy nhìn thấy tinh hạch của hắc ngư nhị giai, ánh mắt sáng lên, lè lưỡi cuốn lấy liền đem hai viên tinh thạch quấn vào trong miệng.Nhạc Trọng cũng không phát hiện tinh hạch có tác dụng gì đối với nhân loại, nhưng tinh hạch lại có tác dụng rất lớn đối với thú biến dị.

Sở dĩ tiểu Thanh có thể nhanh chóng tiến hóa thành Thanh Vũ Ưng nhị giai đó là bởi vì Nhạc Trọng đã cho nó cắn nuốt rất nhiều tinh hạch, bên trong còn có hắc lân hung trư nhị giai, tinh hạch của rắn nước biến dị nhị giai, nhờ vậy nó mới có thể nhanh chóng tiến hóa thành thú biến dị nhị giai.Sau khi tiểu Quy cắn nuốt hai viên tinh hạch hắc ngư nhị giai, trong hai mắt hiện ra một tia thần thái, lực lượng bổn nguyên của nó cũng bắt đầu nhanh chóng khôi phục.Nhạc Trọng nhìn tiểu Quy đã khôi phục thần thái, nhảy lên đầu nó ra lệnh:- Tiểu Quy, tiến lên giải quyết chúng cho ta!Tiểu Quy nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, chợt đi nhanh tới chỗ đàn cua lẫn đàn tôm biến dị phía trước.Tốc độ của tiểu Quy không nhanh, nhưng chỉ là khi so sánh với thú biến dị cùng giai trên lục địa.

Dù sao nó cũng là thú biến dị nhị giai, thân thể lớn vô cùng, mỗi khi bước ra một bước tương đương nhân loại đi vài chục bước, tốc độ hành động bình thường của nó đã có thể so sánh được với tốc độ gấp sáu lần của cường hóa giả bình thường.

Một khi toàn lực phát động tốc độ của nó có thể so sánh gấp chín lần cường hóa giả bình thường.Tiểu Quy một đường nghiền áp đi qua, mà những đàn cua lẫn đàn tôm biến dị bị nó nghiền áp đều biến thành thịt vụn.Hai đàn thú biến dị mất đi vương giả bổn tộc áp chế, đều hướng tiểu Quy phát động công kích.

Nhưng tuy rằng kìm của chúng cực kỳ sắc bén nhưng không cách nào phá vỡ lân giáp của thú biến dị nhị giai, không hề tạo thành chút thương tổn đối với nó.- Đó là quái vật gì…- Trời ạ, không ngờ có loại quái vật như thế…- …Chiến sĩ đệ bát doanh canh giữ ở gần đường Hưng Long thấy được tiểu Quy khổng lồ như nhà lầu, trong mắt mỗi người tràn ngập kinh hãi, quái vật như vậy có lực lượng lớn đến thế nào liền có thể nghĩ.- Nhạc lão đại, đó là Nhạc lão đại!- Nhạc đội đang ở trên lưng nó, chính là Nhạc đội!- Không thể nào, ngay cả loại quái vật xem t ạ.i kk tr uy en . c o m kia cũng bị hắn khuất phục được sao?- …Chiến sĩ đệ bát doanh cùng chiến sĩ đặc chiến doanh đều nhìn thấy Nhạc Trọng đứng trên lưng ngạc quy, nhất thời sĩ khí đều bốc lên cao.Vô số viên đạn trút xuống trên đàn cua cùng đàn tôm biến dị, bắn xuyên qua thân thể của chúng.Các chiến sĩ đặc chiến doanh vọt ra chém giết thú biến dị, tuy rằng những thú biến dị này có thể cung cấp cho họ linh quang thật ít, nhưng tích ít thành nhiều cũng là một việc khó bỏ qua.Nhạc Trọng thúc giục tiểu Quy hướng mấy chục con tôm tinh anh cùng cua tinh anh biến dị đang liều mạng chém giết lẫn nhau đi tới.Tiểu Quy rất nhanh liền bò tới trước hai đàn thú biến dị, mở ra miệng rộng, một ngụm đã đem đầu của một con tôm tinh anh biến dị cắn rụng, răng rắc nhai lên.Hai đàn thú biến dị tinh anh chứng kiến con ngạc quy bá chủ trong sông đi tới, lập tức hướng bốn phương tám hướng bỏ trốn.

Những con thú biến dị tinh anh đã có được chút trí tuệ, chúng nó có thể cảm giác được trên người ngạc quy tản ra uy áp cường đại của thú biến dị nhị giai.

Không có ngoại lực can thiệp vào, chúng nó căn bản không đề lên nổi dũng khí chiến đấu cùng với nó.

Chương 339: Đại thắng! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐàn cua lẫn tôm tinh anh biến dị vừa tán loạn thì cơ hồ toàn bộ đàn thú biến dị cũng lâm vào hỗn loạn.

Đại bộ phận đều bỏ chạy về trong Tư Giang, trốn vào trong sông sâu.- Chúng ta thắng lợi!- Chúng ta thắng!- …Nhìn thấy đàn thú biến dị như nước thủy triều lui xuống, bên trong đường Hưng Long liền truyền ra thanh âm hoan hô ầm ĩ.Rất nhiều chiến sĩ đệ bát doanh mừng rỡ đến chảy nước mắt, vừa rồi nhìn thấy hai đàn thú biến dị liên hợp bọn hắn đều cho rằng mình sẽ chết chắc, kết quả thật không ngờ hai đàn thú biến dị lại đột nhiên hỏng mất cuối cùng bỏ chạy về trong sông.- Ngươi quay về sông đi!Nhạc Trọng vỗ vỗ đầu tiểu Quy, ra lệnh cho nó.Tiểu Quy gật gật đầu, kéo thân hình thật lớn đi nhanh vào trong Tư Giang.Sau khi cuộc đại chiến thắng lợi, bên trong con đường đi thông đường Hưng Long nơi nơi tràn ngập thi thể của tôm cua biến dị lẫn hắc ngư biến dị.Nhạc Trọng trước tiên phái binh trông giữ nơi này, phong tỏa cả khu vực không cho người ngoài tiến vào.Lần này thật nhiều thú biến dị ra khỏi Tư Giang tạo thành hậu quả chín chiến sĩ đệ bát doanh tử vong, tám người bị tổn thương, nhưng Nhạc Trọng thu hoạch cũng thật lớn.Hơn vạn con tôm lẫn cua biến dị bị đánh chết lẫn tổn thương đầy đất, ngoài ra còn hơn trăm con hắc ngư biến dị, sáu thi thể thú biến dị nhị giai.Những thi thể này có thể cung cấp vượt hơn ngàn tấn thịt tươi, hơn nữa còn không phải loại thịt bình thường mà là thịt thú biến dị.

Thịt thú biến dị là vật đại bổ, người thường ăn vào có thể tẩm bổ thân thể, đối với những người sống sót đói khát mà nói còn tốt hơn bất kỳ loại thuốc bổ nào.Những người sống sót được Nhạc Trọng an bài rời khỏi đường Hưng Long đều lần lượt quay trở về.Toàn bộ phụ nữ lẫn trẻ con đều được an bài đi công tác, đem thịt của thú biến dị lột giáp xác lấy ra.

Thú thịt cũng không khả năng ăn hết trong vòng một ngày, đại bộ phận phải chế thành thịt khô, thịt hộp, nếu không chỉ qua vài ngày sẽ bị thối rữa biến chất.- Nhạc đội, số nhân công như vậy chỉ sợ sẽ không đủ…Đại Cẩu Tử tuần tra một vòng gần bờ Tư Giang, lại nhìn Nhạc Trọng nói.Tuy rằng toàn bộ nam nữ già trẻ dưới trướng Nhạc Trọng đều xuất động, nhưng tám ngàn người cần xử lý một ngàn tấn thú thịt cơ hồ mỗi người phải xử lý tới hơn trăm cân thịt thú.

Phải biết rằng trong tám ngàn người còn có hơn ba ngàn trẻ con, điều này đối với bọn nhỏ mà nói thật sự là gánh nặng quá lớn.Nhạc Trọng liền ra lệnh:- Thông tri Thái Dịch Yên, mời nàng mang theo một vạn người sống sót tới hỗ trợ xử lý thịt thú.

Cần xử lý sáu con thú biến dị nhị giai, đem vào nhà xưởng làm gia công thành thịt khô cùng thịt hộp!Nhạc Trọng bỏ ra năm mươi tấn lương thực mua một nhà xưởng gia công thịt hộp từ chỗ Ôn Báo Quốc, hơn nữa hao phí năm mươi tấn lương thực mua máy phát điện cùng nhiên liệu đủ chống đỡ cho nhà xưởng sản xuất truyệ-n đ ư.ợ c ,cop y t,ạ i kkt ruy en.-c,o m một thời gian.Thịt thú biến dị nhị giai là vật đại bổ khó được, những người sống sót suy yếu chỉ cần ăn được vài cân là có thể khôi phục nguyên khí rất nhanh.

Những chiến sĩ chuyên chiến đấu tại tiền tuyến nếu được ăn vào thịt hộp của thú biến dị nhị giai, đối với việc khôi phục nguyên khí cho họ có chỗ tốt rất lớn.Thái Dịch Yên nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng lập tức tập hợp một vạn người sống sót gia nhập vào công tác xử lý thú thịt.

Cả bờ Tư Giang đầu người toàn động, trên mặt đều mang theo vui sướng, bọn họ đều nhận được thông tri khuya nay có thể được ăn bữa tiệc lớn, những con tôm cua biến dị màu mỡ chính là mỹ vị, điều này làm bọn họ tràn ngập động lực.Những cao thủ như Kỷ Thanh Vũ cùng Trác Nhã Đồng cũng được điều động tới hỗ trợ xử lý lân giáp của thú biến dị tinh anh.

Nhạc Trọng thì trực tiếp đưa Hắc Nha đao cho Kỷ Thanh Vũ sử dụng.Bảo đao 4 cấp được kỹ năng đao nhận cường hóa của Kỷ Thanh Vũ gia trì, quả thật không gì không phá được, cho dù là làn da của hắc ngư nhị giai ngay cả ống phóng rốc két cũng có thể ngăn cản được nhưng cũng bị một đao của nàng đâm phá, sau đó mở ra lộ ra lớp thịt tươi mới bên trong.Giáp xác của cua lẫn tôm nhị giai biến dị quá mức cứng rắn, dù Kỷ Thanh Vũ phát động kỹ năng cũng khó thể phá vỡ được giáp xác của chúng nó.Nhưng Trác Nhã Đồng lại rất có biện pháp, nàng vung cao lang nha bổng nặng mấy trăm cân đập lên những vết thương trên người chúng, từng khối từng khối đập giáp xác của chúng vỡ nát.Dưới sự nỗ lực của một vạn tám ngàn người, đợi khi trời chạng vạng thi thể thú biến dị rậm rạp bên bờ Tư Giang đã được cơ bản giải quyết xong, lưu lại một núi xương cốt của hắc ngư nhị giai chất cao ngất.Nếu chỉ có một mình Nhạc Trọng tuyệt đối không thể giải quyết được thi thể thú biến dị có số lượng nhiều như vậy.

Nhưng chuyện mà một mình hắn không làm được, một vạn tám ngàn người có thể dễ dàng hoàn thành.Khi trời chạng vạng tối, những người sống sót dưới trướng Nhạc Trọng bắt đầu nấu tôm cua tươi, mỗi một người trưởng thành đều được phân chia một cân thịt hắc ngư biến dị, những đứa bé thì được phân nửa cân.Thịt của hắc ngư biến dị cực ngon, so với thịt cá trước tận thế mỹ vị gấp bội lần.

Những người sống sót uống canh cá, thịt tươi, trên mặt đều lộ ra vẻ thỏa mãn.

Bọn họ đối với cuộc sống hiện tại rất hài lòng, chỉ cần bọn hắn thành thật làm việc, chẳng những được ăn cơm, còn được ăn cả thịt.

Đồng thời trị an của khu vực Nhạc Trọng quản lý cũng là khu vực có trị an tốt nhất trong SY thị.Nếu nói những người sống sót có điều nào không hài lòng chính là nơi này có quy củ thật sự là quá nghiêm khắc.

Chỉ trái kỷ luật một chút nhẹ thì bị quất roi, nặng thì bị quất roi xong còn bị đuổi khỏi nơi đóng quân.

Nhìn thấy những người bị đuổi ra nơi đóng quân trải qua những cuộc sống còn không bằng một con chó, những người dưới trướng Nhạc Trọng liền thầm cảnh giác trong lòng, tự nói với mình ngàn vạn lần không thể vi phạm quy củ.Bạch Cốt đi tới trước núi xương thật lớn, phát động cốt đầu lợi dụng thuật đem toàn bộ xương cốt biến dị hấp thu vào trong cơ thể của hắn.- Bạch Cốt khô lâu đặc chủng biến dị của ngài đã lấy được cường hóa + cường độ!Nhạc Trọng đang ngồi trong phòng ngủ của mình chợt nghe được thanh âm dễ nghe kia, hắn không chút do dự đem sáu khối huyết tinh cầm trong tay toàn bộ nuốt vào trong bụng.Sáu khối huyết tinh thú biến dị nhị giai vừa vào bụng liền hóa thành nhiệt lưu cuồn cuộn không ngừng chảy tràn trong cơ thể, tẩm bổ cường hóa thân thể hắn.

Được huyết tinh tẩm bổ, toàn bộ lỗ chân lông Nhạc Trọng đều bài xuất một tia máu đen, hắn rất nhanh bị máu đen bao phủ khắp toàn thân.Không biết qua bao lâu sáu khối huyết tinh chậm rãi tan biến, Nhạc Trọng liền nghe được thanh âm dễ nghe vang lên:- Chúc mừng ngài đã lấy được cường hóa hoạt lực +40, cường độ thân thể +10!Bởi vì nguyên nhân kháng dược tính, Nhạc Trọng dùng sáu khối huyết tinh cũng chỉ lấy được cường hóa hoạt lực +40, cường độ thân thể +10, hiệu quả kém xa lần đầu hắn dùng khối huyết tinh của hắc lân hung trư thú biến dị nhị giai.

Chương 340: Tin tình báo về trăm vạn tang thi!Chỉnh sửa : kktruyen.comTheo mỗi lần Nhạc Trọng dùng thêm huyết tinh thú biến dị nhị giai, huyết tinh ở cấp độ này đã tạo nên hiệu quả ngày càng kém đối với hắn.Sau khi Nhạc Trọng mở mắt, cảm giác được cỗ hoạt lực mênh mông vô cùng trong thân thể, biết mình lại trở nên càng thêm mạnh mẽ hơn một chút.- Thật thối!Nhạc Trọng ngửi được mùi vị trên thân thể, nhướng mày, lập tức đi vào trong phòng tắm rửa sạch sẽ.Sau khi tắm rửa xong hắn mới đi tới phòng ăn.Lúc này bên trong phòng ăn đã ngồi đầy những mỹ nữ xinh đẹp.Hai bên chiếc bàn dài hẹp, bên trái là Ôn Bội San, Thái Dịch Yên, Trịnh Bội Bội cùng Chu Diễm Tuyết, bên phải là Kỷ Thanh Vũ, Trác Nhã Đồng, Diêu Diêu cùng Đồng Hiểu Vân.- Mỹ nữ thật xuất sắc!Hai bên mỹ nữ đánh giá lẫn nhau, trong mắt thoáng hiện nét tán thưởng, đồng thời trong lòng mỗi người đều dâng lên cảm xúc khác thường.Chỉ có tiểu la lỵ Diêu Diêu mặc một thân quân trang, có chút không kiên nhẫn nhìn chung quanh, nhấp nhổm liên tục, nhưng những người đang ngồi không ai dám xem thường tiểu la lỵ kia.Cuộc chiến hôm nay hắc ngư biến dị chết trong tay Diêu Diêu thật không ít, cấp bậc cường hóa của nàng đã vượt qua 30 cấp, là siêu cấp cao thủ nhanh nhẹn hạng nhất hạng nhì trong đội ngũ Nhạc Trọng.

Nếu nói riêng về nhanh nhẹn ngay cả Nhạc Trọng cũng kém xa tiểu la lỵ này, dù sao hắn là tiến hóa giả thuộc tinh thần hệ cùng cường độ hệ.Nhạc Trọng ngồi xuống chủ vị, nhìn các cô gái mỉm cười nói:- Không cần chờ tôi, tùy tiện ăn đi, đừng khách khí!- Em muốn ăn càng tôm!Diêu Diêu không chút khách khí đưa tay cầm lên một càng tôm, dùng sức bẻ gãy tách thịt ra, sau đó ăn ngấu nghiến.Hành vi có chút tính trẻ con của Diêu Diêu liền đánh vỡ không khí có chút xấu hổ, các cô gái ngồi bên bàn cũng bắt đầu ăn cơm.Thức ăn trên bàn cực kỳ phong phú, có tôm cua biến dị, còn có thịt hắc ngư nhị giai biến dị thái mỏng, thịt tôm cua nhị giai, quả nhiên là mỹ vị thiên hạ khó tìm.

Các nàng ăn qua một lần liền không cách nào dừng lại, bắt đầu ăn ngấu nghiến.- Chúc mừng ngài đã lấy được cường hóa lực lượng +1!Thái Dịch Yên vừa ăn vài miếng thịt hắc ngư nhị giai biến dị, đột nhiên ở trong đầu của nàng nhảy ra một thanh âm làm nàng vô cùng vui mừng, không còn để ý phong phạm thục nữ bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Nàng chỉ là một người thường, cũng không t.r,u yện đư ợ c co p,y. ,tại k k.t ru yen .,co m phải cường hóa giả, bởi vậy thú thịt biến dị nhị giai đối với nàng có công hiệu tẩm bổ rất lớn, khiến cho nàng chỉ thoáng chút đã lấy được lực lượng cường hóa.- Nhạc lão đại, có người cầu kiến!Ngay trong lúc mọi người còn đang ăn cơm, Trương Hòa đi vào nhìn Nhạc Trọng hội báo.

Hiện tại hắn đã trở thành một thành viên trong thanh niên vệ đội của Nhạc Trọng, trung thành cùng tận tâm, vô cùng sùng bái Nhạc Trọng, đồng thời cũng kiêm chức truyền lệnh cho hắn, phụ trách nhắn xuống mệnh lệnh của hắn.- Ai vậy?Nhạc Trọng nhướng mày trầm giọng hỏi.Trương Hòa nhìn Nhạc Trọng nói:- Nàng nói tên là Trầm Tuyết!Nhạc Trọng nhất thời nhớ tới lãnh mỹ nhân Trầm Tuyết có tướng mạo xinh đẹp, thập phần có khí chất nhưng lúc nào cũng lạnh băng kia.- Để cho nàng vào đi!Nhạc Trọng thoáng trầm tư mới chậm rãi nói.

Hắn không có hảo cảm gì với Trầm Tuyết, chỉ sợ chính nàng cũng ác cảm với hắn, nhưng hắn suy đoán lần này Trầm Tuyết đến đây chỉ sợ là có chuyện gì cần thương lượng với hắn.Do Trương Hòa dẫn đường, Trầm Tuyết thật kiêu ngạo đi tới trước mặt Nhạc Trọng.Trầm Tuyết nhìn nhóm mỹ nữ đủ dáng vóc đặc sắc, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng lại hiện thêm vài phần chán ghét:- Tôi có chuyện trọng yếu thương lượng với anh, nơi này không phải địa phương để nói chuyện!Nhạc Trọng mang theo Trầm Tuyết đi tới đại sảnh hội nghị, trực tiếp hỏi:- Có chuyện gì nói thẳng đi!Trầm Tuyết thật dứt khoát nói:- Nghe nói anh thủ tiêu vài con thú biến dị nhị giai.

Tôi dùng một tấn vàng mua ba mươi tấn thú thịt nhị giai kia!Bên trong SY thị cũng từng liǰ sát qua một con thú biến dị nhị giai, nhưng trả giá cũng thật lớn, hai chiếc bộ binh chiến xa, một chiếc xe tăng bị hủy, ba tiến hóa giả, mười ba cường hóa giả cấp cao bị giết chết.

Đệ nhất cao thủ SY thị lúc trước cũng chết trong miệng con thú biến dị nhị giai kia.Nhưng kỳ hiệu tẩm bổ thân thể của thú biến dị nhị giai cũng bị cao tầng trong SY thị hay biết, biến thành đặc cống phẩm của cao tầng.

Chỉ có số ít cao tầng mới có thể hưởng dụng.

Lần này nghe được Nhạc Trọng thủ tiêu vài con thú biến dị nhị giai, Trầm Tuyết liền chạy tới đòi hỏi.Nhạc Trọng lãnh đạm nhìn Trầm Tuyết nói:- Không được, nể mặt mũi của Trầm sư trưởng tôi có thể tặng cô hai mươi cân thú thịt nhị giai.

Về phần vàng, cô lưu lại chính mình dùng đi!Vàng làm động lòng người, bên trong đặc khu SSY thị vàng cũng xem như một loại tiền thông hành, mua được một ít lương thực.

Nhưng đối với Nhạc Trọng vàng chỉ là rác rưởi, lại không thể ăn, lại không thể dùng, quả nhiên là đồ bỏ, trừ phi không công đưa cho hắn nếu không hắn cũng không cần.

Lúc trước hắn dùng lương thực đổi vàng chỉ là kế sách tạm thích ứng, hiện tại hắn đã có được thực lực cường đại tự nhiên không cần tiếp tục ủy khuất chính mình.Trầm Tuyết liếc Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Tôi đã biết anh sẽ không đồng ý.

Như vậy đi, tôi dùng một tin tình báo trao đổi với anh, một tình báo tuyệt mật!Nhạc Trọng thản nhiên hỏi:- Tình báo gì vậy?Vẻ mặt Trầm Tuyết nghiêm túc nói:- Lấy SSY thị làm trung tâm, sẽ có một trăm vạn tang thi đang hướng SSY thị di chuyển, lấy tốc độ di chuyển của chúng mà xem, trong vòng hai mươi ngày chúng sẽ đến SSY thị chúng ta!- Tin này có thật không?Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, lên tiếng hỏi.Lúc trước mười vạn con tang thi trong huyện Thanh Nguyên đã làm Nhạc Trọng sứt đầu mẻ trán, tổn thất thảm trọng.

Hiện tại hắn có trang bị hoàn mỹ, đạn dược sung túc, mười vạn tang thi cũng không còn làm hắn sợ hãi, nhưng khi số lượng tang thi đạt tới trăm vạn con, vậy thì khác hẳn.

Đây chính là gấp mười lần, một khi chúng tấn công, quả thật là chẳng khác gì sóng biển dâng tràn, không thể ngăn cản.Trầm Tuyết thản nhiên đáp:- Tin tức xác thực, đây là do chúng tôi dùng phi cơ trinh sát không người lái điều tra được tình báo.

Vì chuyện này chúng tôi đã tổn thất hơn mười phi cơ trinh sát!Trên bầu trời mặc dù không có tang thi, nhưng vẫn có chim biến dị tồn tại, quân đội SY thị phái ra phi cơ trinh sát không người lái gặp phải một nhóm chim biến dị, kết quả đại bộ phận phi cơ bị phá hủy.Trầm Tuyết liếc mắt nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Tin tức này có đáng giá ba mươi tấn thú thịt hay không?Nhạc Trọng trầm giọng đáp:- Đáng giá!Có được tình báo này, Nhạc Trọng có thể trước tiên làm chuẩn bị, không đến mức bị tang thi công tới mà luống cuống tay chân.Nhạc Trọng tò mò hỏi:- Các vị tính toán làm thế nào?Hơn trăm vạn tang thi, đây là khái niệm hoàn toàn bất đồng.

Thi triều vô cùng khổng lồ dù là Nhạc Trọng cũng cảm giác được thập phần khó giải quyết lẫn đau đầu.

Chương 341: Điều kiện xuất binh! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTang thi cùng thú biến dị đem ra so sánh chính là chúng hung hãn không sợ chết, đồng thời trên người chúng nó mang theo siêu vi trùng đủ làm người khiếp sợ.

Những người sống sót dám cùng thú biến dị chiến đấu, nhưng đại bộ phận lại không có dũng khí chiến đấu cùng tang thi.Trầm Tuyết thập phần tự tin nói:- Chúng tôi sẽ chủ động tấn công, trực tiếp đem toàn bộ chúng nó tiêu diệt!Lúc trước quân đội dễ dàng tiêu diệt hơn bảy mươi vạn tang thi trong SY thị, trong mắt bọn họ trăm vạn tang thi chỉ bất quá tiêu phí một ít công sức là có thể tiêu hủy bọn chúng mà thôi.Tấn công là thủ đoạn phòng ngự tốt nhất, trong tay quân đội SY thị có được thật nhiều trang bị tiên tiến, chẳng những có bộ binh chiến xa, còn có trực thăng võ trang, cùng xe tăng là những đại sát khí, tự nhiên không sợ hãi trăm vạn tang thi.Nhạc Trọng trầm mặc hồi lâu, trực tiếp hỏi ra mấu chốt của vấn đề:- Các vị còn đủ đạn dược hay sao?Một chi quân đội có được tiếp tế hậu cần nguyên vẹn hiện đại hóa tự nhiên sẽ không sợ trăm vạn tang thi.

Nhưng hậu cần là quan trọng nhất, là do hậu cần chế ước lực khuếch trương của quân đội SY thị.

Khi quân đội SY thị thu phục cả thành phố, tiêu diệt hơn bảy mươi vạn tang thi cũng đã tiêu xài số lượng đạn dược lẫn đạn pháo không thể đếm hết.Có thể nói thế này, loại cao thủ có tài thiện xạ như Nhạc Trọng mỗi phát súng có thể xử lý một con tang thi.

Nhưng dù sao không phải ai cũng có khả năng bắn súng như Nhạc Trọng, có tân binh lãng phí hơn mười phát cũng không bắn xong một con tang thi, cho dù là lão binh tinh nhuệ nhưng ở cự ly xa cũng cần mấy phát súng mới có thể xử lý được một con tang thi.Quân đội SSY thị thu phục tiêu diệt hơn bảy mươi vạn tang thi, Nhạc Trọng phỏng chừng số lượng đạn dược hao tổn cũng phải hơn hai trăm vạn viên đạn.Trên thực tế chính là như vậy, đồng thời họ còn phải điều động trọng pháo đối với thi đàn tiến hành pháo kích, lúc đó mới có thể chiếm đoạt lại SSY thị trong tay tang thi.

Nhưng tiêu hao đạn dược cũng cực lớn, chính bởi vì nguyên nhân này mà năm đầu sỏ quân đội mới không tán thành khai chiến với Nhạc Trọng.Dù sao hai đại thế lực nhân loại khai chiến, đạn dược bắn ra tiêu hao xem như là lãng phí.

Đã không có đạn dược, bọn hắn sống tại tận thế nguy hiểm giăng khắp nơi, xem như đã mất đi đòn sát thủ lớn nhất.Trầm Tuyết liếc mắt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Đạn dược của chúng tôi vẫn sung túc, không cần anh lo lắng!- Vậy là tốt rồi!Nhạc Trọng mỉm cười không nói thêm lời nào.Trầm mặc một lúc, Trầm Tuyết mới nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói thẳng:- Nhạc Trọng, cuộc chiến này đối với SSY thị cực kỳ trọng yếu.

Cha tôi hi vọng anh có thể mang bộ hạ của anh tiến tới trợ giúp chúng tôi tiêu diệt trăm vạn tang thi kia!Nhạc Trọng lãnh đạm hỏi:- Nếu tôi mang binh trợ giúp lại có ích lợi gì?Mang binh đi trợ giúp SSY thị bao vây tiễu trư tang thi, chẳng những sẽ tiêu hao thật nhiều đạn dược còn có thể làm chiến sĩ của hắn thương vong, nếu như không có ưu đãi, hắn tuyệt đối sẽ không xuất binh.Phương hướng dùng binh của Nhạc Trọng chính là thành phố Lũng Hải có được đại lượng của cải công nghiệp quân sự.

Cho dù hắn mang binh giết sạch trăm vạn tang thi cho SY thị, cũng không lấy được chút địa bàn, chỉ biết không công hao tổn binh lực của hắn mà thôi.Trầm Tuyết nhướng mày, lạnh lùng khiển trách:- Nhạc Trọng, con người của anh chỉ biết yêu cầu ưu đãi.

Anh có điểm giác ngộ được không?

Trăm vạn tang thi uy hiếp sống chết của hơn mười vạn người trong căn cứ SSY thị này, anh hẳn nên lập tức vứt bỏ vinh nhục cá nhân mang binh đến cứu viện, đó mới là đại anh hùng, đại hào kiệt nên làm.

Nếu anh mang binh cứu vớt căn cứ, hơn mười vạn người đều sẽ cảm tạ anh!Nhạc Trọng nhìn vẻ kích động của Trầm Tuyết, lãnh đạm nói:- Thật có lỗi, tôi không phải là đại anh hùng hay đại hào kiệt trong miệng của cô.

Tôi cũng không muốn làm đại anh hùng hay đại hào kiệt mà cô nói.

Tôi chỉ là một thủ lĩnh bình thường, tôi phải phụ trách an toàn cho bộ hạ cùng con dân của tôi.

Nếu không có đủ lợi ích, tôi sẽ không đem sinh mạng của bộ hạ tôi đi ra chiến trường hi sinh vô ích!Trong mắt Nhạc Trọng lại hiện lên vẻ khinh miệt nhìn Trầm Tuyết châm chọc nói:- Hơn nữa Trầm Tuyết đại tiểu thư, nếu cha của cô là đại anh hùng, đại hào kiệt gì đó, tại sao không đi đem hai kẻ tràn đầy tội ác như Tô Đông Dương cùng Bành Cơ xử theo luật pháp công chính đây?Tô Thiên Dương cùng Bành cơ chẳng qua chỉ có được người cha có chức quyền, cho dù phạm phải đại họa ngập tời cũng chỉ bị giam vài tháng.

Nhạc Trọng cũng không muốn bán mạng cho loại cao tầng như SY thị.Trầm Tuyết bị lời nói của Nhạc Trọng làm tức giận đến đỏ bừng mặt, lớn tiếng tranh luận:- Anh biết cái gì?

Cha của tôi chỉ vì chú ý toàn cục mới không cùng họ trở mặt.

Cha của tôi cũng không quen nhìn hành vi của Tô Đông Dương cùng Bành Cơ!Nhạc Trọng nhìn Trầm Tuyết bị hắn chọc tức đến đỏ mặt, khẽ mỉm cười nói:- x e,m tạ i kkt ruy-en.,com Bỏ đi, tôi cũng không muốn tranh luận với cô chuyện này.

Tôi chỉ muốn hỏi nếu tôi xuất binh sẽ có lợi ích gì?

Nếu không có ưu đãi, mời cô trở về đi.

Tôi đối với cuộc chiến giữa các vị cùng tang thi hoàn toàn không có hứng thú!

Trầm Tuyết thầm cắn răng, nhìn thanh niên trước mắt, trong mắt nàng hắn chỉ là đại quân phiệt đại ác nhân, trong lòng chỉ hận không thể đem hắn bầm thây vạn đoạn, nhưng nàng vẫn sửa sang lại chút tâm tình, nói:- Anh không phải ưa thích mỹ nữ sao?

SSY thị tặng cho anh hai mươi mỹ nữ xử nữ được rồi chứ?Nhạc Trọng không biết nói gì, bởi vì lần đàm phán vừa rồi của Đại Cẩu Tử, danh tiếng của hắn trong SSY thị đã biến thành xấu xa háo sắc.

Hắn trực tiếp lắc đầu cự tuyệt nói:- Không đủ, chút trả giá ấy không đủ!Trầm Tuyết lạnh băng nói:- Một vạn người mà Thái Dịch Yên đã chiêu mộ có thể tự do rời khỏi , điều kiện này cũng đã đủ rồi đi?Một vạn người sống sót mà Thái Dịch Yên chiêu mộ chủ yếu đều phục vụ cho Nhạc Trọng, trái tim của họ đều hướng về Nhạc Trọng, SSY thị cũng muốn đem họ ném cho Nhạc Trọng đổi lấy lời hứa sẽ xuất binh của hắn.

Cứ như vậy nhân thủ của Nhạc Trọng liền tăng lên tới gần hai vạn người ở trong SY thị.Trong mắt Nhạc Trọng chớp động tinh quang, lòng tham không đáy nói:- Thêm năm ngàn nam nhân, tôi sẽ xuất binh!Trầm Tuyết lạnh băng cự tuyệt:- Không có khả năng, để anh mang đi vạn người trong tay Thái Dịch Yên đã là điểm mấu chốt của chúng tôi, nếu như anh không muốn xuất binh, như vậy coi như xong!Nhạc Trọng tự hỏi một lúc, gật đầu đáp:- Được, tôi đáp ứng cô.

Tới lúc đó tôi sẽ mang binh lực ba doanh cùng các vị cùng nhau hành động.

Nhưng tôi nói rõ trước, bộ đội của tôi chỉ nghe theo sự chỉ huy của tôi, giữa chúng ta không ai can thiệp chuyện của nhau!Trầm Tuyết cũng không tiếp tục dây dưa về quyền chỉ huy, chỉ lạnh lùng lên tiếng:- Được!

Chương 342: Điều kiện xuất binh! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau khi nói chuyện cùng Nhạc Trọng, Trầm Tuyết lập tức rời đi, nàng thật không muốn lưu lại nơi này thêm giây phút nào.Trầm Tuyết vừa mới rời khỏi, Nhạc Trọng cũng lập tức ra khỏi biệt thư, gọi về tiểu Thanh, cưỡi trên lưng của nó bay về hướng huyện SY.

Hắn muốn xác nhận tính chân thật của tin tình báo mà Trầm Tuyết mang đến.Phi hành trên không trung cũng không lãng mạn như trong tưởng tượng, từ sau khi tiểu Thanh thăng cấp thành thú biến dị nhị giai, tốc độ phi hành quả thật nhanh nhẹn như gió.

Nhạc Trọng cưỡi trên lưng của nó có thể cảm giác được gió cắt như đao, thổi lên thân thể hắn đem hắn thổi không chút thoải mái.

Nếu người thường căn bản không chịu nổi tốc độ phi hành của tiểu Thanh trên không trung.Ở trên bầu trời đêm cũng có chút cầm điểu biến dị bay lượn trên không trung, những cầm điểu biến dị hung mãnh cảm nhận được uy áp khủng bố cường đại của tiểu Thanh, lập tức nhượng bộ lui binh, không dám tới gần trong vòng trăm thước.Nhạc Trọng cưỡi tiểu Thanh rất nhanh đi tới trên bầu trời SSY huyện, hắn ở trong đêm tối có được khả năng tầm nhìn còn rộng lớn hơn ban ngày, hắn có thể rõ ràng thấy được đàn tang thi vây quanh SSY huyện.

Quả thật là chẳng khác gì biển rộng mênh mông, liếc mắt nhìn xuống ở trong tầm mắt của hắn ngoại trừ tang thi vẫn là tang thi.Nhạc ng u ồn : kkt.ru,y e n. com, Trọng điều khiển tiểu Thanh bay thẳng tới, số lượng tang thi kéo dài tới vài chục cây số, đồng thời không ngừng có từng đoàn tang thi tập trung tụ tập tới, gia nhập vào số lượng thi đàn đã vượt qua trăm vạn bên dưới.Nhạc Trọng nhìn đàn tang thi mênh mông như biển kia, chau mày thầm nghĩ trong lòng:- Lần này chỉ sợ khó thể thủ được SSY thị nữa rồi!Nhạc Trọng thoáng tính toán một chút, tình huống chỉ sợ còn nghiêm trọng hơn lời nói của Trầm Tuyết không ít, đàn tang thi bên dưới chỉ sợ đã vượt qua khỏi con số một trăm hai mươi vạn đầu.Toàn SSY thị trước tận thế có hơn bảy trăm vạn dân cư, bảy mươi vạn tang thi trong nội thành SY thị bị quân đội tiêu diệt sạch sẽ.

Ở trong cả SY thị vẫn còn hơn sáu trăm vạn tang thi.

Một trăm hai mươi vạn tang thi bên dưới còn chưa tới một phần năm trong thi đàn khổng lồ của cả khu vực này.Nhưng cho dù là hơn một trăm hai mươi vạn tang thi cũng phi thường khó giải quyết.

Ở bên trong SY thị chỉ có lượng binh lực một sư đoàn sáu ngàn người, cộng thêm đạn dược đã tiêu hao thật lớn, tân binh lại thật nhiều.

Dưới tình huống như vậy nếu đối mặt cùng thi đàn vượt hơn họ gấp trăm lần, quả thật là cực kỳ khó khăn.Điều tra xong, xác nhận lại tình huống, Nhạc Trọng nhanh chóng quay về biệt thự trong SY thị, lập tức đem toàn bộ quan quân dưới trướng đều triệu tập tiến hành phân công nhiệm vụ.Ngày hôm sau Nhạc Trọng liền bắt đầu tổ chức tám ngàn người sống sót dưới trướng bắt đầu tiến hành di chuyển về huyện Trữ Quang.Sau tận thế, nhiên liệu thật quý giá.

Tám ngàn người sống sót di chuyển không có xe đưa đón, toàn bộ mọi người đều phải dùng chân mà đi tới huyện Trữ Quang ngoài trăm dặm.

Chỉ có hai liên đội chiến sĩ đệ bát doanh cùng cao thủ đặc chiến doanh tiến hành võ trang hộ tống bọn họ.Trong đội ngũ những người sống sót đại đa số đều là phụ nữ cùng trẻ em.

Nguyên bản nếu không có thú thịt biến dị bồi dưỡng với trạng huống thân thể suy yếu của họ muốn đi qua trăm dặm khoảng cách chỉ sợ phải chết tới vài trăm người.

Nhưng nhờ có thú biến dị thịt bồi dưỡng, nguyên khí của họ đã khôi phục rất nhiều, không có hiện tượng bị tụt về phía sau.Cơ hồ toàn bộ người sống sót đều mang nỗi khát khao lẫn kỳ vọng về nơi ở mới.

Nhạc Trọng giúp họ được ăn no bụng, có cuộc sống tôn nghiêm, điều này càng khiến họ thêm chờ mong cho cuộc sống tương lai.Mà một vạn người sống sót trong tay Thái Dịch Yên, Nhạc Trọng đưa họ đi tới nhà xưởng gia công thịt hộp, không ngừng gia công ngày đêm.

Đồng thời toàn bộ thịt tôm cua cá biến dị đều được trực tiếp gia công thành thịt khô lưu trữ.Đồng thời vì muốn cho một vạn người sống sót có được đầy đủ khí lực để đại di chuyển trong tương lai, Nhạc Trọng đặc biệt phát thú thịt nhị giai biến dị cho họ.

Chỉ có loại thú thịt này mới giúp họ khôi phục nguyên khí thật nhanh, tuy thú thịt biến dị bình thường cũng là thuốc bổ khó được, nhưng so sánh mà nói hiệu quả vẫn kém hơn nhị giai không ít.Cả vạn người sau khi ăn vào thú thịt nhị giai, rất nhanh khôi phục nguyên khí, trở nên vô cùng tinh thần, công tác càng thêm cố gắng.Nhạc Trọng từ trong một vạn người sống sót chiêu mộ hai ngàn người thân thể cường tráng, thành lập đệ nhất dự bị đoàn.Trần Thạch Đầu được điều động đảm đương tổng huấn luyện viên cho bọn họ, bắt đầu chỉnh huấn đệ nhất dự bị đoàn.

Hai ngàn người này Nhạc Trọng dự định chuyên dùng bổ sung tân binh bị hao tổn trong các đội ngũ.Dự bị đoàn mỗi ngày đều được ăn thịt cùng cơm, lại ăn thịt cá biến dị, mỹ thực hàng đầu như hắc ngư nhị giai làm những người sống sót không được lựa chọn đều đỏ mắt, thật muốn được gia nhập trong đội ngũ.

Nhưng Nhạc Trọng chỉ chiêu mộ hai ngàn người cũng không tiếp tục chiêu mộ thêm nữa.Dù sao nhà xưởng cũng cần nhân công, tạo ra vũ khí đối phó tang thi, đem thuộc da của thú biến dị chế thành bì giáp cứng cỏi, hoặc là chế tạo viên đạn, những việc này đều cần rất nhiều nhân thủ.

Không có đội hậu cần trợ giúp, sức chiến đấu của bộ đội sẽ giảm xuống thật lớn.Ở một bên, dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Lưu Nhị Hắc, Hùng Chính, Trương Ngưu Giang, Quách Tuyền đều mang bốn doanh binh lực đi tới.

Hiện tại Quách Tuyền đã tích lũy chiến công trở thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang, khi Nhạc Trọng vắng mặt, hắn phụ trách hết thảy công tác của đệ nhất doanh trong huyện Trữ Quang.Trong bốn doanh gia nhập không ít lão binh tinh nhuệ trong quân đội của huyện Thanh Nguyên đảm nhiệm vị trí quan quân, hơn nữa trải qua nhiều lần đối chiến cùng tang thi đã dần trưởng thành, không còn là đạo quân ô hợp một kích liền ngã.Đệ nhất doanh, đệ nhị doanh, đệ tam doanh tinh nhuệ nhất của Nhạc Trọng đều lưu lại bên huyện Thanh Nguyên, đóng quân nơi đó, đồng thời không ngừng tiến công về thành phố Lũng Hải, quét sạch tang thi, tìm tòi vật tư, cứu vớt người sống sót, mở rộng thế lực.Chiến sĩ bốn doanh của Nhạc Trọng vừa đến cả SSY thị liền oanh động.

Lần này bộ đội của Nhạc Trọng đi vào thành cực kỳ xa hoa, trang bị võ trang vô cùng đầy đủ.

Ngoài ra còn có súng máy hai nòng 14.5mm, xe đạn đạo phản xe tăng chuyên diệt phi cơ trực thăng, xe phòng không đạn đạo 95 thức, hỏa tiễn 40 quản 122 tự động, đủ loại trang bị tiên tiến ùn ùn, ngay cả quân đội SSY thị cũng không sánh bằng.Quân đội SY thị thoát thai từ hai bộ binh sư đoàn trước tận thế, nhưng chỉ là nhị tuyến trong quân đội chính phủ, ngay cả xe tăng cũng không có.

Những xe tăng cùng phi cơ võ trang đều điều tạm từ những bộ đội khác dành cho diễn tập.

Mà bộ binh lữ cơ giới hóa của Nhạc Trọng lại là cơ giới bộ đội tinh nhuệ chân chính, lúc này mới có được trang bị tiên tiến làm nhiều người đỏ mắt.

Chương 343: Đại quân xuất động! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau khi chứng kiến được trang bị cùng thực lực của bộ đội Nhạc Trọng, toàn bộ mọi người trong SSY thị đều cảm thấy may mắn vì không phát sinh chiến tranh cùng hắn.

Với trang bị vũ khí trong tay hắn mà xem, cuộc chiến giữa đôi bên cho dù chiến thắng được Nhạc Trọng cũng sẽ bị tổn thất thảm trọng.Tuy rằng trang bị không phải là nhân tố quyết định cho sức chiến đấu của một đội ngũ, nhưng là tuyệt đối là nhân tố thập phần trọng yếu.

Quân đội cùng đẳng cấp một bên dùng súng trường đối kháng cùng xe tăng đại pháo cơ hồ là chuyện không thể nào.- Nhạc đoàn trưởng, mời anh dựa theo ước định trước đó của chúng ta, xuất binh tiêu diệt tang thi!Bộ đội của Nhạc Trọng vừa đến, quân đội liền phái ra sứ giả đến thúc giục Nhạc Trọng xuất binh.- Đã biết, anh về nói cho Trầm sư trưởng, tôi sẽ ra binh!Nhạc Trọng nói thẳng với sứ giả kia.Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng đối chiến một trận, khiến xe tăng cùng trực thăng võ trang của hắn bị Nhạc Trọng phá hủy đại bộ phận, chiến sĩ tinh nhuệ cơ hồ bị tiêu diệt cả một doanh.

Thực lực của hắn tổn hao nhiều, địa vị giảm mạnh trong quân đội, hiện tại đã trở thành phó sư trưởng.

Mà sư trưởng lại là Trầm Hoành Dương có thực lực hùng hậu nhất.Đương nhiên ba cự đầu còn lại trong quân đội trong tay chỉ nắm giữ binh lực chừng một đoàn, nhưng người người đều có danh hiệu phó sư trưởng.Sau khi sứ giả rời đi, Nhạc Trọng gọi Quách Tuyền tới gặp mặt:- Quách Tuyền, nơi này là đường lui của chúng ta.

Nếu nơi này bị người chiếm lĩnh huynh đệ bốn doanh chúng ta sẽ gặp nguy hiểm bị người tiêu diệt.

Lần này tôi mang binh quét sạch tang thi, anh nhất định phải chặt chẽ bảo vệ nơi này, không có vấn đề chứ?Lần này xuất chinh Nhạc Trọng chỉ tính toán mang theo bộ đội bốn doanh đi chiến đấu, đệ nhất doanh tinh nhuệ nhất trong huyện Trữ Quang vẫn bị hắn lưu lại thủ SY thị, ứng đối trạng huống có thể đột nhiên phát sinh.Bên trong tận thế, việc gì cũng có thể xảy ra.

Nhạc Trọng cũng không muốn chứng kiến mình ở phía trước tác chiến, đường lui phía sau bị người cắt đứt.Quách Tuyền nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, vẻ mặt kiên nghị lớn tiếng đáp:- Không có vấn đề đoàn trưởng, cho dù liều mạng của tôi, tôi cũng sẽ thủ vững ở nơi này!Quách Tuyền đã trải qua rất nhiều cuộc chiến đấu, từ một người sống sót bình thường trưởng thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang.

Hiện tại hắn đã là một gã quân nhân ưu tú, chiến tranh chính là sân huấn luyện tốt nhất, nó làm cho một người bình thường ở trong thời gian ngắn ngủi chưa đầy hai tháng trưởng thành là một gã quan chỉ huy ưu tú.Nhạc Trọng lưu lại Quách Tuyền, mang theo đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh của huyện Trữ Quang cùng đệ bát doanh tại SSY thị, chiến sĩ trong đặc chiến doanh cùng bộ đội của năm đầu sỏ quân đội SSY thị hướng SSY huyện đi tới.Bên quân đội SSY thị cũng điều động đại quân vượt qua năm ngàn người, hướng SSY huyện đẩy mạnh.Bởi vì nhiên liệu thiếu hụt, ngoại trừ xe pháo, bộ binh chiến xa cùng xe thiết giáp, những chiến sĩ còn lại chỉ dùng đôi chân hành quân.Quân đội SSY thị luôn tiến về SSY huyện, tang thi trong đại bộ phận thôn trấn trên đường đi qua toàn bộ đều bị họ xử lý, đội ngũ Nhạc Trọng hành quân cũng thập phần thuận lợi.Hai ngày sau, đội ngũ Nhạc Trọng đã đi tới cách thi đàn SSY huyện chừng mười cây số.Trong đại quân tám ngàn người phân thành sáu phe phái, lòng tín nhiệm lẫn nhau cũng không mạnh mẽ.

Đặc biệt đội ngũ của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Tô Đông Minh chẳng khác như nước với lửa, bởi vậy đại quân tám ngàn người chia thành sáu đường chiến đấu cùng thi đàn trong SSY huyện.Nhạc Trọng cùng quân đội SSY thị đề phòng lẫn nhau, cũng hình thành cục diện lợi dụng lẫn nhau.

Tang thi vốn là đại địch của nhân loại, hơn trăm vạn tang thi trong SSY huyện chẳng những là địch nhân của SSY thị cũng là địch nhân của Nhạc Trọng.

Nếu người sống sót trong SSY thị bị tiêu diệt, như vậy mục tiêu kế tiếp của tang thi chỉ sợ sẽ là căn cứ của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lĩnh quân một đường đi tới, cuối cùng lưu lại tại Hổ Khẩu Hạp.Hổ Khẩu Hạp là một con đường chủ yếu đi thông SY huyện, muốn đi thông qua Hổ Khẩu Hạp phải đi thông hai tòa núi nhỏ cao chừng mười thước, con đường nhỏ hẹp chỉ cho phép hai chiếc xe tải thông qua, dễ thủ khó công, thật sự là chỗ trọng yếu phòng thủ tốt nhất.Khi gần đến Hổ Khẩu Hạp, Nhạc Trọng để cho chiến sĩ nhất doanh cùng nhị doanh của đệ nhất đoàn dự bị xây dựng công sự ngay tại chỗ.

Từng vòng lưới sắt, một mảnh dây thép giăng đầy mặt đất, một dãy hàng rào bằng gỗ, thật nhiều hầm hố rất nhanh xuất hiện bên trong Hổ Khẩu Hạp kia.Trên hai ngọn núi nhỏ gần bên Hổ Khẩu Hạp Nhạc Trọng cũng phái binh nhanh chóng chiếm lĩnh, phòng ngừa tang thi leo qua núi công phá phòng tuyến nơi này.Sau khi Nhạc Trọng mang binh đi vào Hổ Khẩu Hạp, liền đem quyền chỉ huy chuyển giao cho Từ Chính Cương.

Từ Chính Cương là một gã quân nhân vô cùng xuất sắc, sau tận thế hắn đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu cùng tang thi và thú biến dị, muốn chỉ huy một cuộc chiến phòng ngự sẽ không thành vấn đề.Bản thân Nhạc Trọng đi tới trung tâm chỉ huy của lục quân liên hợp, năm đầu sỏ quân đội đều đang ở trong này.Trên bầu trời có phi cơ trinh sát không người lái đang điều tra, làm cao tầng quân đội chỉ cần ở bên trong trung tâm chበhuy phát ra mệnh lệnh là được, cuộc chiến còn lại tự nhiên có bộ hạ tiến hành chỉ huy chiến đấu.Nhạc Trọng cũng từng lấy được xe chỉ huy cùng phi cơ trinh sát không người lái, nhưng dưới trướng của hắn không có binh lính kỹ thuật điều khiển loại trang bị này.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn trang bị công nghệ cao kia nằm mốc meo trong kho hàng của mình mà thôi.Tô Đông Minh nhìn thấy hắn đi vào, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không hề nhìn hắn thêm lần nào.Lúc này thực lực trong tay Nhạc Trọng đã vượt xa Tô Đông Minh, Tô Đông Minh chỉ có thể thông qua thủ đoạn nho nhỏ phát tiết bất mãn đối với hắn.

Về phần hành động ngay mặt khiêu khích Nhạc Trọng ngu xuẩn như vậy hắn sẽ không làm.Trầm Hoành Dương nhìn thấy Nhạc Trọng đi vào, hòa ái cười nói:- Nhạc Trọng, anh đã đến rồi, chuẩn bị xong chưa?Lần này Nhạc Trọng đồng ý xuất binh lực nhiều như vậy thật sự vượt ngoài sự suy đoán của Trầm Hoành Dương, bởi vậy hắn đối với Nhạc Trọng cũng sinh ra một tia hảo cảm.Nhạc Trọng cười nói:- Bên tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất động!Trầm Hoành Dương liếc mắt nhìn hắn thật sâu, nói:- Như vậy chúng ta bắt đầu đi!- Bắt đầu tiến công!Sáu cự đầu bên trong trung tâm chỉ huy cùng phát ra mệnh lệnh, sáu lộ đại quân dưới trướng bọn họ liền hướng thi đàn trong SSY huyện mãnh liệt tiến công.Từng khẩu pháo điên cuồng phụt ra ngọn lửa hừng hực, đạn pháo rơi vào bên trong thi đàn dày đặc, đem từng tảng lớn thi đàn trực tiếp nổ thành thịt vụn.Vô luận là tang thi L1 lực lớn vô cùng, hoặc là tang thi L2 đao thương bất nhập, hay tang thi S2 hành động nhanh nhẹn như cơn gió ở trong đạn pháo dày đặc đều bị tạc thành bốn năm mảnh, tổn thất thảm trọng.Sau khi chứng kiến được trang bị cùng thực lực của bộ đội Nhạc Trọng, toàn bộ mọi người trong SSY thị đều cảm thấy may mắn vì không phát sinh chiến tranh cùng hắn.

Với trang bị vũ khí trong tay hắn mà xem, cuộc chiến giữa đôi bên cho dù chiến thắng được Nhạc Trọng cũng sẽ bị tổn thất thảm trọng.Tuy rằng trang bị không phải là nhân tố quyết định cho sức chiến đấu của một đội ngũ, nhưng là tuyệt đối là nhân tố thập phần trọng yếu.

Quân đội cùng đẳng cấp một bên dùng súng trường đối kháng cùng xe tăng đại pháo cơ hồ là chuyện không thể nào.- Nhạc đoàn trưởng, mời anh dựa theo ước định trước đó của chúng ta, xuất binh tiêu diệt tang thi!Bộ đội của Nhạc Trọng vừa đến, quân đội liền phái ra sứ giả đến thúc giục Nhạc Trọng xuất binh.- Đã biết, anh về nói cho Trầm sư trưởng, tôi sẽ ra binh!Nhạc Trọng nói thẳng với sứ giả kia.Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng đối chiến một trận, khiến xe tăng cùng trực thăng võ trang của hắn bị Nhạc Trọng phá hủy đại bộ phận, chiến sĩ tinh nhuệ cơ hồ bị tiêu diệt cả một doanh.

Thực lực của hắn tổn hao nhiều, địa vị giảm mạnh trong quân đội, hiện tại đã trở thành phó sư trưởng.

Mà sư trưởng lại là Trầm Hoành Dương có thực lực hùng hậu nhất.Đương nhiên ba cự đầu còn lại trong quân đội trong tay chỉ nắm giữ binh lực chừng một đoàn, nhưng người người đều có danh hiệu phó sư trưởng.Sau khi sứ giả rời đi, Nhạc Trọng gọi Quách Tuyền tới gặp mặt:- Quách Tuyền, nơi này là đường lui của chúng ta.

Nếu nơi này bị người chiếm lĩnh huynh đệ bốn doanh chúng ta sẽ gặp nguy hiểm bị người tiêu diệt.

Lần này tôi mang binh quét sạch tang thi, anh nhất định phải chặt chẽ bảo vệ nơi này, không có vấn đề chứ?Lần này xuất chinh Nhạc Trọng chỉ tính toán mang theo bộ đội bốn doanh đi chiến đấu, đệ nhất doanh tinh nhuệ nhất trong huyện Trữ Quang vẫn bị hắn lưu lại thủ SY thị, ứng đối trạng huống có thể đột nhiên phát sinh.Bên trong tận thế, việc gì cũng có thể xảy ra.

Nhạc Trọng cũng không muốn chứng kiến mình ở phía trước tác chiến, đường lui phía sau bị người cắt đứt.Quách Tuyền nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, vẻ mặt kiên nghị lớn tiếng đáp:- Không có vấn đề đoàn trưởng, cho dù liều mạng của tôi, tôi cũng sẽ thủ vững ở nơi này!Quách Tuyền đã trải qua rất nhiều cuộc chiến đấu, từ một người sống sót bình thường trưởng thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang.

Hiện tại hắn đã là một gã quân nhân ưu tú, chiến tranh chính là sân huấn luyện tốt nhất, nó làm cho một người bình thường ở trong thời gian ngắn ngủi chưa đầy hai tháng trưởng thành là một gã quan chỉ huy ưu tú.Nhạc Trọng lưu lại Quách Tuyền, mang theo đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh của huyện Trữ Quang cùng đệ bát doanh tại SSY thị, chiến sĩ trong đặc chiến doanh cùng bộ đội của năm đầu sỏ quân đội SSY thị hướng SSY huyện đi tới.Bên quân đội SSY thị cũng điều động đại quân vượt qua năm ngàn người, hướng SSY huyện đẩy mạnh.Bởi vì nhiên liệu thiếu hụt, ngoại trừ xe pháo, bộ binh chiến xa cùng xe thiết giáp, những chiến sĩ còn lại chỉ dùng đôi chân hành quân.Quân đội SSY thị luôn tiến về SSY huyện, tang thi trong đại bộ phận thôn trấn trên đường đi qua toàn bộ đều bị họ xử lý, đội ngũ Nhạc Trọng hành quân cũng thập phần thuận lợi.Hai ngày sau, đội ngũ Nhạc Trọng đã đi tới cách thi đàn SSY huyện chừng mười cây số.Trong đại quân tám ngàn người phân thành sáu phe phái, lòng tín nhiệm lẫn nhau cũng không mạnh mẽ.

Đặc biệt đội ngũ của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Tô Đông Minh chẳng khác như nước với lửa, bởi vậy đại quân tám ngàn người chia thành sáu đường chiến đấu cùng thi đàn trong SSY huyện.Nhạc Trọng cùng quân đội SSY thị đề phòng lẫn nhau, cũng hình thành cục diện lợi dụng lẫn nhau.

Tang thi vốn là đại địch của nhân loại, hơn trăm vạn tang thi trong SSY huyện chẳng những là địch nhân của SSY thị cũng là địch nhân của Nhạc Trọng.

Nếu người sống sót trong SSY thị bị tiêu diệt, như vậy mục tiêu kế tiếp của tang thi chỉ sợ sẽ là căn cứ của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lĩnh quân một đường đi tới, cuối cùng lưu lại tại Hổ Khẩu Hạp.Hổ Khẩu Hạp là một con đường chủ yếu đi thông SY huyện, muốn đi thông qua Hổ Khẩu Hạp phải đi thông hai tòa núi nhỏ cao chừng mười thước, con đường nhỏ hẹp chỉ cho phép hai chiếc xe tải thông qua, dễ thủ khó công, thật sự là chỗ trọng yếu phòng thủ tốt nhất.Khi gần đến Hổ Khẩu Hạp, Nhạc Trọng để cho chiến sĩ nhất doanh cùng nhị doanh của đệ nhất đoàn dự bị xây dựng công sự ngay tại chỗ.

Từng vòng lưới sắt, một mảnh dây thép giăng đầy mặt đất, một dãy hàng rào bằng gỗ, thật nhiều hầm hố rất nhanh xuất hiện bên trong Hổ Khẩu Hạp kia.Trên hai ngọn núi nhỏ gần bên Hổ Khẩu Hạp Nhạc Trọng cũng phái binh nhanh chóng chiếm lĩnh, phòng ngừa tang thi leo qua núi công phá phòng tuyến nơi này.Sau khi Nhạc Trọng mang binh đi vào Hổ Khẩu Hạp, liền đem quyền chỉ huy chuyển giao cho Từ Chính Cương.

Từ Chính Cương là một gã quân nhân vô cùng xuất sắc, sau tận thế hắn đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu cùng tang thi và thú biến dị, muốn chỉ huy một cuộc chiến phòng ngự sẽ không thành vấn đề.Bản thân Nhạc Trọng đi tới trung tâm chỉ huy của lục quân liên hợp, năm đầu sỏ quân đội đều đang ở trong này.Trên bầu trời có phi cơ trinh sát không người lái đang điều tra, làm cao tầng quân đội chỉ cần ở bên trong trung tâm chỉ huy phát ra mệnh lệnh là được, cuộc chiến còn lại tự nhiên có bộ hạ tiến hành chỉ huy chiến đấu.Nhạc Trọng cũng từng lấy được xe chỉ huy cùng phi cơ trinh sát không người lái, nhưng dưới trướng của hắn không có binh lính kỹ thuật điều khiển loại trang bị này.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn trang bị công nghệ cao kia nằm mốc meo trong kho hàng của mình mà thôi.Tô Đông Minh nhìn thấy hắn đi vào, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không hề nhìn hắn thêm lần nào.Lúc này thực lực trong tay Nhạc Trọng đã vượt xa Tô Đông Minh, Tô Đông Minh chỉ có thể thông qua thủ đoạn nho nhỏ phát tiết bất mãn đối với hắn.

Về phần hành động ngay mặt khiêu khích Nhạc Trọng ngu xuẩn như vậy hắn sẽ không làm.Trầm Hoành Dương nhìn thấy Nhạc Trọng đi vào, hòa ái cười nói:- Nhạc Trọng, anh đã đến rồi, chuẩn bị xong chưa?Lần này Nhạc Trọng đồng ý xuất binh lực nhiều như vậy thật sự vượt ngoài sự suy đoán của Trầm Hoành Dương, bởi vậy hắn đối với Nhạc Trọng cũng sinh ra một tia hảo cảm.Nhạc Trọng cười nói:- Bên tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất động!Trầm Hoành Dương liếc mắt nhìn hắn thật sâu, nói:- Như vậy chúng ta bắt đầu đi!- Bắt đầu tiến công!Sáu cự đầu bên trong trung tâm chỉ huy cùng phát ra mệnh lệnh, sáu lộ đại quân dưới trướng bọn họ liền hướng thi đàn trong SSY huyện mãnh liệt tiến công.Từng khẩu pháo điên cuồng phụt ra ngọn lửa hừng hực, đạn pháo rơi vào bên trong thi đàn dày đặc, đem từng tảng lớn thi đàn trực tiếp nổ thành thịt vụn.Vô luận là tang thi L1 lực lớn vô cùng, hoặc là tang thi L2 đao thương bất nhập, hay tang thi S2 hành động nhanh nhẹn như cơn gió ở trong đạn pháo dày đặc đều bị tạc thành bốn năm mảnh, tổn thất thảm trọng.Sau khi chứng kiến được trang bị cùng thực lực của bộ đội Nhạc Trọng, toàn bộ mọi người trong SSY thị đều cảm thấy may mắn vì không phát sinh chiến tranh cùng hắn.

Với trang bị vũ khí trong tay hắn mà xem, cuộc chiến giữa đôi bên cho dù chiến thắng được Nhạc Trọng cũng sẽ bị tổn thất thảm trọng.Tuy rằng trang bị không phải là nhân tố quyết định cho sức chiến đấu của một đội ngũ, nhưng là tuyệt đối là nhân tố thập phần trọng yếu.

Quân đội cùng đẳng cấp một bên dùng súng trường đối kháng cùng xe tăng đại pháo cơ hồ là chuyện không thể nào.- Nhạc đoàn trưởng, mời anh dựa theo ước định trước đó của chúng ta, xuất binh tiêu diệt tang thi!Bộ đội của Nhạc Trọng vừa đến, quân đội liền phái ra sứ giả đến thúc giục Nhạc Trọng xuất binh.- Đã biết, anh về nói cho Trầm sư trưởng, tôi sẽ ra binh!Nhạc Trọng nói thẳng với sứ giả kia.Tô Đông Minh cùng Nhạc Trọng đối chiến một trận, khiến xe tăng cùng trực thăng võ trang của hắn bị Nhạc Trọng phá hủy đại bộ phận, chiến sĩ tinh nhuệ cơ hồ bị tiêu diệt cả một doanh.

Thực lực của hắn tổn hao nhiều, địa vị giảm mạnh trong quân đội, hiện tại đã trở thành phó sư trưởng.

Mà sư trưởng lại là Trầm Hoành Dương có thực lực hùng hậu nhất.Đương nhiên ba cự đầu còn lại trong quân đội trong tay chỉ nắm giữ binh lực chừng một đoàn, nhưng người người đều có danh hiệu phó sư trưởng.Sau khi sứ giả rời đi, Nhạc Trọng gọi Quách Tuyền tới gặp mặt:- Quách Tuyền, nơi này là đường lui của chúng ta.

Nếu nơi này bị người chiếm lĩnh huynh đệ bốn doanh chúng ta sẽ gặp nguy hiểm bị người tiêu diệt.

Lần này tôi mang binh quét sạch tang thi, anh nhất định phải chặt chẽ bảo vệ nơi này, không có vấn đề chứ?Lần này xuất chinh Nhạc Trọng chỉ tính toán mang theo bộ đội bốn doanh đi chiến đấu, đệ nhất doanh tinh nhuệ nhất trong huyện Trữ Quang vẫn bị hắn lưu lại thủ SY thị, ứng đối trạng huống có thể đột nhiên phát sinh.Bên trong tận thế, việc gì cũng có thể xảy ra.

Nhạc Trọng cũng không muốn chứng kiến mình ở phía trước tác chiến, đường lui phía sau bị người cắt đứt.Quách Tuyền nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, vẻ mặt kiên nghị lớn tiếng đáp:- Không có vấn đề đoàn trưởng, cho dù liều mạng của tôi, tôi cũng sẽ thủ vững ở nơi này!Quách Tuyền đã trải qua xe m tạ i -k k tr u y en . com- rất nhiều cuộc chiến đấu, từ một người sống sót bình thường trưởng thành phó doanh trưởng đệ nhất doanh huyện Trữ Quang.

Hiện tại hắn đã là một gã quân nhân ưu tú, chiến tranh chính là sân huấn luyện tốt nhất, nó làm cho một người bình thường ở trong thời gian ngắn ngủi chưa đầy hai tháng trưởng thành là một gã quan chỉ huy ưu tú.Nhạc Trọng lưu lại Quách Tuyền, mang theo đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh của huyện Trữ Quang cùng đệ bát doanh tại SSY thị, chiến sĩ trong đặc chiến doanh cùng bộ đội của năm đầu sỏ quân đội SSY thị hướng SSY huyện đi tới.Bên quân đội SSY thị cũng điều động đại quân vượt qua năm ngàn người, hướng SSY huyện đẩy mạnh.Bởi vì nhiên liệu thiếu hụt, ngoại trừ xe pháo, bộ binh chiến xa cùng xe thiết giáp, những chiến sĩ còn lại chỉ dùng đôi chân hành quân.Quân đội SSY thị luôn tiến về SSY huyện, tang thi trong đại bộ phận thôn trấn trên đường đi qua toàn bộ đều bị họ xử lý, đội ngũ Nhạc Trọng hành quân cũng thập phần thuận lợi.Hai ngày sau, đội ngũ Nhạc Trọng đã đi tới cách thi đàn SSY huyện chừng mười cây số.Trong đại quân tám ngàn người phân thành sáu phe phái, lòng tín nhiệm lẫn nhau cũng không mạnh mẽ.

Đặc biệt đội ngũ của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Tô Đông Minh chẳng khác như nước với lửa, bởi vậy đại quân tám ngàn người chia thành sáu đường chiến đấu cùng thi đàn trong SSY huyện.Nhạc Trọng cùng quân đội SSY thị đề phòng lẫn nhau, cũng hình thành cục diện lợi dụng lẫn nhau.

Tang thi vốn là đại địch của nhân loại, hơn trăm vạn tang thi trong SSY huyện chẳng những là địch nhân của SSY thị cũng là địch nhân của Nhạc Trọng.

Nếu người sống sót trong SSY thị bị tiêu diệt, như vậy mục tiêu kế tiếp của tang thi chỉ sợ sẽ là căn cứ của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lĩnh quân một đường đi tới, cuối cùng lưu lại tại Hổ Khẩu Hạp.Hổ Khẩu Hạp là một con đường chủ yếu đi thông SY huyện, muốn đi thông qua Hổ Khẩu Hạp phải đi thông hai tòa núi nhỏ cao chừng mười thước, con đường nhỏ hẹp chỉ cho phép hai chiếc xe tải thông qua, dễ thủ khó công, thật sự là chỗ trọng yếu phòng thủ tốt nhất.Khi gần đến Hổ Khẩu Hạp, Nhạc Trọng để cho chiến sĩ nhất doanh cùng nhị doanh của đệ nhất đoàn dự bị xây dựng công sự ngay tại chỗ.

Từng vòng lưới sắt, một mảnh dây thép giăng đầy mặt đất, một dãy hàng rào bằng gỗ, thật nhiều hầm hố rất nhanh xuất hiện bên trong Hổ Khẩu Hạp kia.Trên hai ngọn núi nhỏ gần bên Hổ Khẩu Hạp Nhạc Trọng cũng phái binh nhanh chóng chiếm lĩnh, phòng ngừa tang thi leo qua núi công phá phòng tuyến nơi này.Sau khi Nhạc Trọng mang binh đi vào Hổ Khẩu Hạp, liền đem quyền chỉ huy chuyển giao cho Từ Chính Cương.

Từ Chính Cương là một gã quân nhân vô cùng xuất sắc, sau tận thế hắn đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu cùng tang thi và thú biến dị, muốn chỉ huy một cuộc chiến phòng ngự sẽ không thành vấn đề.Bản thân Nhạc Trọng đi tới trung tâm chỉ huy của lục quân liên hợp, năm đầu sỏ quân đội đều đang ở trong này.Trên bầu trời có phi cơ trinh sát không người lái đang điều tra, làm cao tầng quân đội chỉ cần ở bên trong trung tâm chበhuy phát ra mệnh lệnh là được, cuộc chiến còn lại tự nhiên có bộ hạ tiến hành chỉ huy chiến đấu.Nhạc Trọng cũng từng lấy được xe chỉ huy cùng phi cơ trinh sát không người lái, nhưng dưới trướng của hắn không có binh lính kỹ thuật điều khiển loại trang bị này.

Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn trang bị công nghệ cao kia nằm mốc meo trong kho hàng của mình mà thôi.Tô Đông Minh nhìn thấy hắn đi vào, hừ lạnh một tiếng quay đầu đi, không hề nhìn hắn thêm lần nào.Lúc này thực lực trong tay Nhạc Trọng đã vượt xa Tô Đông Minh, Tô Đông Minh chỉ có thể thông qua thủ đoạn nho nhỏ phát tiết bất mãn đối với hắn.

Về phần hành động ngay mặt khiêu khích Nhạc Trọng ngu xuẩn như vậy hắn sẽ không làm.Trầm Hoành Dương nhìn thấy Nhạc Trọng đi vào, hòa ái cười nói:- Nhạc Trọng, anh đã đến rồi, chuẩn bị xong chưa?Lần này Nhạc Trọng đồng ý xuất binh lực nhiều như vậy thật sự vượt ngoài sự suy đoán của Trầm Hoành Dương, bởi vậy hắn đối với Nhạc Trọng cũng sinh ra một tia hảo cảm.Nhạc Trọng cười nói:- Bên tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất động!Trầm Hoành Dương liếc mắt nhìn hắn thật sâu, nói:- Như vậy chúng ta bắt đầu đi!- Bắt đầu tiến công!Sáu cự đầu bên trong trung tâm chỉ huy cùng phát ra mệnh lệnh, sáu lộ đại quân dưới trướng bọn họ liền hướng thi đàn trong SSY huyện mãnh liệt tiến công.Từng khẩu pháo điên cuồng phụt ra ngọn lửa hừng hực, đạn pháo rơi vào bên trong thi đàn dày đặc, đem từng tảng lớn thi đàn trực tiếp nổ thành thịt vụn.Vô luận là tang thi L1 lực lớn vô cùng, hoặc là tang thi L2 đao thương bất nhập, hay tang thi S2 hành động nhanh nhẹn như cơn gió ở trong đạn pháo dày đặc đều bị tạc thành bốn năm mảnh, tổn thất thảm trọng.

Chương 344: Đại quân xuất động! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau một vòng pháo kích vô cùng kịch liệt, những chiến sĩ dùng xe thiết giáp làm công sự che chắn hướng tang thi phát động tiến công.

Dưới màn đạn kim loại bao trùm, từng tảng lớn tang thi không ngừng ngã rạp trên mặt đất.Tang thi bên trong SSY huyện giống như đột ngột bị tập kích mà tỉnh mộng, rất nhanh chúng liền kịp thời phản ứng, theo mệnh lệnh của tang thi Z giống như sóng biển hướng các chiến sĩ quân đội đánh tới.Thi triều vừa khởi động, quả thật không thể ngăn cản, các chiến sĩ lần đầu tiên gặp được tang thi tập hợp xung phong khủng bố đến như thế.

Lúc trước khi quân đội đối mặt cùng tang thi tuy rằng số lượng động đảo, nhưng lại không có tổ chức, dễ dàng bị bọn họ tiêu diệt, nhưng lần này khác hẳn, số lượng tang thi vượt qua trăm vạn cùng xung phong thật sự khó thể ngăn cản được.Ở sau đội ngũ, từng khẩu pháo cùng máy phóng tên lửa 40 quản đều điên cuồng đem lửa đạn trút xuống bên trong thi đàn, đem thi đàn tiêu diệt từng mảnh từng mảnh vụn.Sau mấy vòng lửa đạn đáng sợ bao trùm, đàn tang thi rậm rạp đã bị lửa đạn oanh giết vượt qua ba vạn con.

Nếu quân đội nhân loại bị lửa đạn thủ tiêu ba vạn, chỉ sợ sĩ khí đã hoàn toàn hỏng mất.

Nhưng thi đàn như hải dương tựa hồ không hề có chút sợ hãi, chỉ gánh vác lên đạn lửa tiến hành những cuộc xung phong vô cùng khủng bố.Những lỗ hổng bị lửa đạn xé rách rất nhanh đã được đàn tang thi bổ khuyết đi lên.Các chiến sĩ quân đội dựa vào súng máy trên xe tải hình thành từng nhóm hỏa lực, quả thật là cực kỳ hung mãnh, không ngừng có thật nhiều tang thi bị bọn hắn đánh tới.Những con tang thi xung phong lên trước cơ hồ còn chưa tới gần đã bị các chiến sĩ quân đội oanh giết, không ngừng n guồn : k.k-tru yen,.com ngã rạp xuống đất.Nhưng thi triều xung phong đáng sợ gấp trăm lần so với vài ngàn hoặc vài vạn con tang thi tụ tập, bọn chúng cơ hồ không hề ngừng lại giây khắc nào.Các chiến sĩ cơ hồ không hề ngừng nghỉ hành động nổ súng giây phút nào, dưới sự bắn phá điên cuồng, rất nhiều súng máy hạng nặng lẫn nhẹ, cùng nòng súng trường vì liên tục bắn phá mà biến thành đỏ bừng.Các chiến sĩ lập tức thay đổi nòng súng mới, trong quá trình thay đổi hỏa lực của họ không khỏi giảm nhỏ hơn nhiều.Ngay trong lúc hỏa lực mới tạm thời giảm xuống, thi đàn đột nhiên tách ra, mấy trăm con H1 hiện thân, chúng nó mở to miệng hướng xe thiết giáp oanh tới.Rất nhiều xe thiết giáp của quân đội liền bị quả cầu lửa của thi đàn cắn nuốt, trực tiếp nổ tung, khí lãng nổ mạnh còn nổ thương không ít các chiến sĩ ở chung quanh nơi đó.Một kích đắc thủ, tang thi S2 giấu bên trong thi đàn nhanh như cơn gió hướng các chiến sĩ vọt tới.Tốc độ của tang thi S2 nhanh cùng cực, khoảng cách trăm thước chỉ dùng bảy giây thời gian là đến.

Mặc dù có không ít chiến sĩ quân đội đổi xong nòng súng lập tức bắn phá, nhưng vẫn có không ít tang thi S2 xông vào trận địa, huy động móng vuốt trảo chết hoặc trảo tổn thương các chiến sĩ.Tang thi S2 vừa đột kích, chiến tuyến của các chiến sĩ quân đội chợt hỏng mất, bọn họ bắt đầu chật vật chạy trốn về phía sau.- Phóng pháo phóng pháo!Dưới mệnh lệnh của trung tâm chỉ huy, những khẩu pháo cùng súng trái phá, máy phóng tên lửa đều điên cuồng hướng thi đàn trút xuống lửa đạn, từng tảng lớn tang thi trực tiếp bị lửa đạn cắn nuốt, tạc thành tro tàn.Mấy trăm con tang thi H1 cũng trực tiếp bị lửa đạn oanh giết thành tro.Cao thủ cường hóa giả trong quân đội cũng đều sôi nổi ra tay đem tang thi S2 toàn bộ đánh chết.Ngay trong lúc cao thủ cường hóa giả của quân đội ra tay, những chiến sĩ quân đội được cứu trở về cũng rất nhiều, nhưng lần này tuy rằng chiến sĩ quân đội thủ tiêu hơn sáu vạn tang thi, đại bộ phận nhờ vào pháo đạn lập công, nhưng bản thân họ cũng có tổn thất ba trăm người vừa chết vừa tổn thương.

Chiến sĩ bị tang thi S2 trảo trúng cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Hai mươi xe chứa súng máy đều bị H1 phá hủy, tổn thất quả thật cực kỳ thảm trọng.Bên Nhạc Trọng lại cẩn thận vô cùng, hắn phái người tấn công tang thi trong SSY huyện đại bộ phận đều dùng pháo cối hướng thi đàn tiến hành pháo kích, hơn nữa lợi dụng cơ hội này đến huấn luyện pháo binh.Pháo binh cũng là một dạng binh chủng kỹ thuật, pháo binh của Nhạc Trọng chỉ có một ít là pháo binh chuyên nghiệp, những pháo binh còn lại đều là nhân sĩ phi chuyên nghiệp đổi nghề giữa đường.

Lần này Nhạc Trọng tấn công SSY huyện cũng tồn tại tâm tư luyện binh.

Một chi bộ đội chưa từng trải qua chiến tranh hun đúc vô luận huấn luyện tốt bao nhiêu, trang bị hoàn mỹ bao nhiêu nhưng cũng không thể được gọi là một đội quân hùng mạnh cùng tinh nhuệ, chiến đấu thực tế chính là cách huấn luyện tốt nhất.Ngoại trừ pháo binh, Nhạc Trọng còn phái ra tay súng bắn tỉa tiến hành công kích tang thi từ cự ly xa.

Những đội ngũ khác hắn không phái đi ra, bởi vì hắn biết rõ không có được vương giả lục chiến như xe tăng, đối mặt thi đàn như hải dương mà không có công sự che chắn chỉ là tìm đường chết.Lần này quân đội nếm thiệt hại lớn là bởi vì bọn họ chưa từng đối mặt với thi đàn có sự chỉ huy thống nhất đồng thời vì họ khinh thường uy lực của thi triều.Đàn tang thi vẫn theo đuổi những chiến sĩ quân đội, lao vào trong trận địa của họ.Quân đội pháo kích vô cùng điên cuồng, cơ hồ không chút ngừng nghỉ, mỗi một lần đều có thể đem thật nhiều tang thi oanh giết thành tro.

Thật nhiều chiến sĩ đều liều mạng bắn phá, rốt cục miễn cưỡng đem tang thi ngăn cản.Nhưng sau khi ngừng pháo kích một thoáng, toàn bộ nòng pháo đều bắn phá tới đỏ rực, chỉ có thể chờ thời gian cho chúng tự nhiên nguội trở lại.

Pháo kích liên tục trong cường độ cao khủng bố đã mang đi tính mạng của hơn mười vạn con tang thi.

Nhưng thi triều vẫn nhìn không thấy giới hạn, không thấy giảm bớt được chút nào, làm lòng người sinh ra cảm giác vô lực.Thừa cơ hội này, thi triều lại vượt qua thi thể đồng bọn, tiếp tục hướng trận địa quân đội phát động tiến công.

Chứng kiến thi triều giết mãi không hết, trong mắt thật nhiều lão binh quân đội đều hiện lên nét sợ hãi.Thật là đáng sợ, thi triều vượt hơn trăm vạn thật sự quá đáng sợ.

Quân đội dùng hai giờ phóng pháo kích cùng súng máy tiêu diệt mười tám vạn tang thi.

Nhưng xuất hiện trước mắt các chiến sĩ vẫn là thi đàn giết mãi không hết.

Mà lúc này nòng pháo lại đỏ rực, không thể tiếp tục tạo nên trợ giúp cho các chiến sĩ tiền tuyến, cuộc chiến đấu biến thành thập phần gian nan.Dưới thi triều như hải dương đẩy mạnh, trận địa không xây dựng công sự trực tiếp bị tang thi lấp đầy, sau đó cắn nuốt.

Ngoại trừ một ít cao thủ quân đội có thể đào thoát trong thi hải, đại bộ phận chiến sĩ đều trực tiếp chết trận, hoặc biến thành một thành viên bên trong đàn tang thi.Có cao thủ quân đội bị mấy chục con tang thi S2 cuốn lấy, hắn dốc lực chém giết hơn mười con rốt cục kiệt lực mà chết, bị đàn tang thi vọt lên phân thây cắn nuốt.Nhìn thấy trận địa đại biểu cho quân đội bị tiêu diệt, sắc mặt năm đầu sỏ quân đội bên trong trung tâm chỉ huy đều hết sức khó xem.

Chương 345: Trận chiến mở màn!Chỉnh sửa : kktruyen.com- Phóng xe tăng!Theo một tiếng mệnh lệnh của Trầm Hoành Dương, mười chiếc xe tăng lập tức tiến vào trận địa, ngoài ra sau mười xe tăng còn đi theo hai mươi bộ binh chiến xa cùng chiến sĩ một doanh bộ binh.Mười chiếc xe tăng vừa đi vào chiến trường, quả thật giống như hổ vào bầy dê, một đường nghiền áp đi qua, những con tang thi ngăn đỡ phía trước đều bị nghiền áp thành thịt vụn.

Từng viên pháo bắn xuống, đoàn đoàn ngọn lửa dâng lên, hơn mười con tang thi chen chúc một chỗ trực tiếp bị tạc thành tro tàn.

Đồng thời ba khẩu súng máy trên xe tăng cũng điên cuồng nổ súng bắn phá, đem thật nhiều tang thi trực tiếp xử lý.Sau mười chiếc xe tăng là hai mươi bộ binh chiến xa, những khẩu ZPT 90 thức 25mm điên cuồng bắn phá, đạn pháo đường kính thật lớn vừa rơi xuống lập tức đem đàn tang thi đánh bạo, những con tang thi chặn đường cũng bị chúng nghiền áp thành thịt vụn.Bộ binh một doanh đi theo cương thiết đại quân, đem những con tang thi còn chưa chết hoặc lọt lưới trực tiếp xử lý.Đột nhiên thi đàn tách ra, ba trăm con tang thi L2 lực lớn vô cùng xuất hiện, chúng nó điên cuồng hướng mười chiếc xe tăng vọt tới.Trong đó một con tang thi L2 hung hăng một quyền oanh kích lên thiết giáp phủ trên xe tăng 69, oanh đến mức chiếc xe kia chấn động, ngay sau đó nó liền bị đụng ngã trên mặt đất, bị xe tăng 69 nghiền áp đi qua, biến thành một đống thịt vụn.Những con tang thi L2 còn lại cũng gặp đãi ngộ đồng dạng, một quyền của chúng có thể đem một chiếc xe Jeep nhỏ bọc thép ném ra một động lớn, nhưng đối với xe tăng mà nói không có lực uy hiếp quá lớn.Ba trăm con tang thi L2 nếu không phải bị xe tăng nghiền áp thì bị nã pháo xử lý.

Tang thi tiến hóa có sức chiến đấu cực kỳ kinh người đứng trước mặt vương giả lục chiến của nhân loại quả thật không chịu nổi một kích.Ba trăm con tang thi L2 vừa bị xe tăng tiêu diệt, từ trong thi đàn lại xuất hiện bốn trăm con tang thi L2, sau khi tang thi L2 trả giá thảm thống đã nhảy lên xe tăng 69, dùng móng vuốt sắc bén không ngừng công kích xe tăng.

Từng súng máy trên xe tăng bị chúng phá hư, nhưng chúng lại không làm gì được xe tăng cứng rắn như giáp xác mai rùa.Các chiến sĩ tránh sau xe tăng dùng súng điên cuồng bắn phá, đem những con tang thi 2 bám trên xe tăng toàn bộ đánh xuống.Những khẩu pháo ZPT 90 thức 25mm trên hai mươi bộ binh chiến xa điên cuồng nổ vang, đem những con tang thi 2 bám lên xe tăng đánh bạo.Thi đàn lại di chuyển, hai trăm con H1 xuất hiện trước nhóm xe tăng ngoài hai trăm thước.Hai trăm con H1 vừa xuất hiện, hai mươi chiếc bộ binh chiến xa chợt điên cuồng bắn phá, đem mấy chục con H1 trực tiếp bắn chết.Những con H1 còn lại đều há miệng, từng đoàn quả cầu lửa oanh lên mười chiếc xe tăng.

Hiển nhiên ở bên trong thi đàn con tang thi Z đã đem xe tăng làm sinh tử đại địch của nó.Từng đoàn quả cầu lửa oanh lên mười chiếc xe tăng, sau đó lập tức nổ tung.Ngọn lửa còn chưa hoàn toàn tán đi, mười cỗ xe tăng từ trong khói lửa vọt ra, hướng hai trăm con H1 liên tục pháo kích, nổ mạnh thật lớn trực tiếp đem đại bộ phận tang thi H1 nổ thành dập nát.

Một ít chiến sĩ bộ binh doanh cũng liên tục nổ súng đem những con H1 còn sót lại trực tiếp bắn thành cái sàng.Nhạc Trọng nhìn vào bên trong màn hình, thấy mười xe tăng tả xung hữu đột như đi vào chỗ không người, trong lòng không khỏi cảm thán một câu:- Quả nhiên xe tăng là vương giả lục chiến.

Nếu như mình có được một trăm xe tăng, cho dù đối mặt trăm vạn tang thi cũng có sức đánh một trận!Năm đầu sỏ quân đội nhìn thấy mười xe tăng ở bên trong thi đàn hoành hành, cơ hồ đã vô địch, trong mắt thoáng hiện lên vẻ vui sướng.Nhưng vẻ vui mừng của năm đầu sỏ rất nhanh cứng ngắc lại.

Mười cỗ xe tăng đối phó tang thi xem như là vô địch, nhưng số lượng tang thi thật sự là quá nhiều.Mười chiếc xe tăng không biết đã oanh giết bao nhiêu tang thi, đem bao nhiêu tang thi nghiền thành thịt vụn, những con tang thi chỉ giảm bớt được một chút, rất nhanh đã bổ sung trở lại.Hơn nữa tang thi phát động tấn công chiến sĩ quân đội từ nhiều hướng, mười cỗ xe tăng cùng hai mươi cỗ bộ binh chiến xa chỉ có thể làm đội viên cứu hỏa, nơi nơi phóng ra đem từng bầy tang thi trực tiếp phân cách nghiền áp.Dưới sự trợ giúp của xe tăng cùng bộ binh chiến xa, chiến sĩ quân đội rốt cục lấy được chút thời gian thở gấp, xử lý tang thi đại quân.Mười phút sau, đại pháo của quân đội đã được làm lạnh, mười chiếc xe tăng cùng hai mươi bộ binh chiến xa lui trở về tiến hành nghỉ ngơi chỉnh đốn.

Vừa rồi bị H1 điên cuồng oanh kích có một nòng pháo của một chiếc xe tăng bị trúng hỏa cầu, cần đổi lại một nòng pháo mới.

Đồng thời hai xe tải súng máy bị phá hư cũng cần nạp lại, đạn dược cùng nhiên liệu tiêu hao cần được bổ sung lần nữa.Đại pháo của quân đội lại nổ súng, rơi xuống trong thi đàn, từng tảng lớn tảng lớn tang thi bị trực tiếp oanh thành tro bụi.

Có được pháo kích của quân đội trợ giúp, các chiến sĩ đã dễ chịu hơn rất nhiều.Ở một bên, Từ Chính Cương vừa cho cao thủ bắn tỉa khiêu khích tang thi trong SSY huyện, khi từng mảng tang thi tràn tới, bọn họ thối lui tới nơi hiểm yếu Hổ Khẩu Hạp, hơn nữa đã ẩn núp vào trong những công sự sắp đặt sẵn sàng.Rất nhanh thi đàn dày đặc đã hướng Hổ Khẩu Hạp vọt tới.Từ Chính Cương bố trí hỏa lực hai bên Hổ Khẩu Hạp bắt đầu nổ súng, mưa đạn dày đặc đổ lên thi đàn vừa xông tới, đem chúng bắn thành cái sàng.Đồng thời Từ Chính Cương bố trí trận địa pháo binh trên núi nhỏ bên phải đã bắt đầu phát uy, đạn pháo bắn ra rơi xuống bên trong thi đàn chen chúc, trực tiếp đem thi đàn tạc thành tro tàn.

Pháo binh của Nhạc Trọng đang không ngừng thực chiến mà lớn dần lên.Lối vào Hổ Khẩu Hạp thật hẹp hòi, đội ngũ của Nhạc Trọng có pháo kích tiến hành trợ giúp, khi phòng thủ cũng tương đối thoải mái.

Đại lượng tang thi muốn thông qua lối vào Hổ Khẩu Hạp đều bị trực tiếp xử lý, hoặc bị nổ thành tro tàn.Từ Chính Cương quan sát tình hình chiến đấu một lúc lập tức ngừng bắn, điều chiến sĩ đệ tam doanh cầm Đường đao đi vào Hổ Khẩu Hạp tiến hành cận chiến cùng tang thi.Rất nhiều chiến sĩ đệ tam doanh huyện Trữ Quang đều mặc bì giáp da heo biến dị thật dày cùng bao tay da heo biến dị, loại da heo này cực kỳ cứng cỏi, có thể ngăn cản tang thi bình thường công kích.Có được bì giáp da heo bảo hộ, các chiến sĩ cùng tang thi bình thường chiến đấu chẳng khác gì hổ vào bầy dê, bọn họ huy động Đường đao giống như chém dưa cắt rau, không ngừng chém giết tang thi bình thường hơn nữa cũng không ngừng đạt được cường hóa.Các cao thủ đặc chiến doanh ở một bên dùng súng ngắm nhờ vào năng lực của chính mình xử lý những con tang thi tiến hóa.Được pháo kích yểm hộ, các chiến sĩ đệ tam doanh luân phiên xung phong, điên cuồng đem thi đàn chém giết.Bộ đội của Nhạc Trọng vô cùng xem trọng cận chiến, mỗi một doanh đều trải qua chiến đấu cận chiến, có được bì giáp bảo hộ làm khả năng bị lây nhiễm siêu vi trùng của họ giảm xuống thật lớn, bởi vậy khi họ xung phong chiến đấu luôn thập phần hung mãnh, những tang thi download -eb ook .mới nh ấ t t.ạ,i kkt r.u ye n .com hành động chậm chạp bình thường căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.

Chương 346: Chiến đấu gian nan. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comPháo kích trợ giúp chung quy có hạn, sau khi bắn phá liên tục một đoạn thời gian Từ Chính Cương cũng phải để nòng pháo làm lạnh, để các chiến sĩ đệ tam doanh thối lui.Thi đàn bình thường như biển cả tuôn về Hổ Khẩu Hạp.

Lúc này bố trí trong Hổ Khẩu Hạp đã phát huy tác dụng, trước Hổ Khẩu Hạp là những cây thép bén nhọn ghim trên mặt đất, những con tang thi va chạm trúng cây thép đều bị ghim bên trên, những con tang thi phía sau không ngừng xô đẩy lên, khiến những con tang thi phía trước bị chen chúc rơi lên trên những cây thép kia, khiến một chuỗi những cây thép nhọn ghim đầy tang thi.Những con tang thi không ngừng đi tới, ngược lại đem những cây thép nhọn dài biến thành những xiên thịt, chặt chẽ ngăn chặn đường đi của chúng.Sau khi bị tổn thất mấy trăm con tang thi, hơn trăm con tang thi L2 từ trong đống tang thi vọt ra, thân thể chúng hiện ra quá mức rõ ràng, những khẩu súng máy hạng nặng 12.7mm không ngừng nổ vang.Bị súng máy hạng nặng bắn phá, thân thể những con L2 đều bị đánh ngã xuống đất.

Đồng Hiểu Vân tránh sau một công sự che giấu, nhân cơ hội điều khiển ám ma đao nhanh chóng đâm vào trong đầu con L2, sau đó dùng lực quấy trộn trực tiếp đem con L2 xử lý.Viêm Vương Cố Chi Hành là lão tướng cao thủ cũng thập phần lão đạo, liên tục điểm vào hư không, từng đoàn quả cầu lửa trống rỗng oanh lên trên đầu tang thi L2, trực tiếp oanh bạo đầu chúng.

Người này đầu phục Nhạc Trọng tại huyện Thanh Nguyên sau đó tham gia thật nhiều cuộc chiến đấu với tang thi, lúc này cấp bậc cường hóa của hắn đã lên tới 35 cấp, kỹ năng điều khiển hỏa diễm đã cường hóa qua ba lượt, hỏa cầu mà hắn ngưng tụ đã không kém hơn hỏa cầu nhất cấp.Ánh mắt Bạch Hà băng sương cầm súng ngắm, mỗi tang thi một phát, không ngừng có tang thi L2 chết trong tay hắn.Lối vào Hổ Khẩu Hạp thật sự rất hẹp hòi, ưu thế binh lực của tang thi căn bản không được triển khai.

Từ Chính Cương chỉ huy chiến sĩ bốn doanh được thêm sự trợ giúp của đặc chiến doanh chặt chẽ bảo vệ Hổ Khẩu Hạp, bắn chết thật nhiều tang thi mà đội ngũ cơ hồ không có thương vong.Cuộc chiến kéo dài kịch liệt cho tới khi màn đêm buông xuống, cơ hồ không cho người một chút thư giãn.

Đàn tang thi không ngừng xông lên chịu chết, chiến sĩ quân đội cũng không ngừng nổ súng bắn chết thi đàn xông tới.Bởi vì phải liên tục bắn phá không ngừng nghỉ, bả vai của các chiến sĩ quân đội cơ hồ bị lực phản chấn của súng ống làm sưng phồng lên, nòng súng không biết thay đổi bao nhiêu cái.

Cuộc chiến này kịch liệt vượt xa sự tưởng tượng của năm đầu sỏ quân đội.Cho dù là đội ngũ của Nhạc Trọng giữ vững được Hổ Khẩu t ru-yệ n.

đ ượ c copy t ạ-i kk t-ruye n.com Hạp, nhưng bọn họ cũng thập phần mỏi mệt.

Từ Chính Cương đã điều động đệ bát doanh của SY thị đi lên thay thế cho chiến sĩ đệ nhị doanh chiến đấu cả ngày vô cùng mỏi mệt không chịu nổi.Mười chiếc xe tăng cùng hai mươi bộ binh chiến xa kích chiến cả ngày, cũng đã có bốn bộ binh chiến xa bị tang thi H1 ẩn trong thi đàn trực tiếp đánh bạo.Một ngày chiến đấu kịch liệt, được pháo kích tương trợ quân đội cùng đội ngũ Nhạc Trọng ít nhất tiêu diệt ngoài bốn mươi vạn tang thi.

Nhưng bọn họ cũng phải trả giá bốn trăm tám mươi hai chiến sĩ chết trận.

Đồng thời điều mấu chốt nhất chính là số lượng đạn pháo dự trữ cũng đã bị tiêu hao mất một phần hai.Nếu không có đủ loại trọng pháo mạnh mẽ tương trợ, nhân loại không khả năng lấy được thành quả chiến đấu huy hoàng như vậy.

Dù sao có đem bốn mươi vạn con heo cho người chém, hơn sáu ngàn người có chém cũng đủ làm tay chân thân thể mỏi mệt, rất khó chém hết.Loại trái phá 122mm rơi xuống trong đống tang thi, có thể đem cả khu vực bán kính 18m tạc thành tro tàn, đồng thời mảnh đạn bắn ra tung tóe còn có thể đánh chết không ít tang thi.

Một pháo là có thể xử lý mấy trăm con tang thi như thế.

Chính nhờ có trọng pháo ủng hộ nên nhân loại mới tiêu diệt được hơn bốn mươi vạn tang thi, bảo vệ được trận địa.Nhưng cho dù là tiêu diệt được hơn bốn mươi vạn tang thi, nhưng số lượng đại quân tang thi vẫn rậm rạp, như biển khơi nhìn ra không thấy giới hạn.Bên trong trung tâm chỉ huy, năm đầu sỏ quân đội đang cùng Nhạc Trọng thương nghị hành động kế tiếp.Tô Đông Minh lớn tiếng đề nghị:- Nên lui lại, hiện tại chúng ta hẳn nên lập tức lui lại, sau đó phái ra một đội ngũ tiến hành bắn tỉa phương hướng đi tới của tang thi.

Đại bộ đội rút về SSY thị xây dựng công sự, chỉnh quân tái chiến!Tiền Vệ Dân nhướng mày nói:- Không được, nếu chúng ta vừa rút lui, những con tang thi tốc độ cao truy theo thì sao?

Chiến sĩ của chúng ta chạy không lại những con tang thi tốc độ kia!Bên trong hơn trăm vạn tang thi, số lượng nhiều nhất chính là tang thi bình thường, nhưng loại tang thi L1, S1 cùng tốc độ lại có tới vạn con.

Tốc độ hành quân của các chiến sĩ tuy nhanh hơn tang thi L1, nhưng lại kém hơn tang thi S1 rất nhiều.Nếu trong lúc lui lại, một chi đội ngũ tang thi do tang thi S1 tạo thành truy đuổi, các chiến sĩ chỉ dựa vào đôi chân đi đường tuyệt đối sẽ chết thảm trọngLa Điền Dực rít sâu một hơi thuốc lá, phun ra vòng khói, chau mày nói:- Nhưng nếu tiếp tục đánh tiếp, chỉ sợ còn chưa diệt xong tang thi thì bộ đội của chúng ta đã bị giết hết!Sự khủng bố của trăm vạn thi triều sáu đầu sỏ quân đội cùng Nhạc Trọng hôm nay mới chính thức nhìn thấy, cho dù có trọng pháo ủng hộ, xe tăng xung phong vẫn đánh trận vô cùng gian nan, rất nhiều thời điểm phòng tuyến đều tràn đầy nguy cơ, sắp hỏng mất, quân đội đem cả bảy chiếc trực thăng võ trang đầu nhập vào chiến trường mới miễn cưỡng duy trì được chiến tuyến.Tuy rằng tiêu diệt được hơn bốn mươi vạn tang thi, nhưng bộ đội cũng đánh trận mệt mỏi không sao chịu nổi.

Nếu tiếp tục như vậy chỉ sợ không chịu đựng được qua hai ngày nữa.

Chủ yếu là cường độ chiến đấu quá lớn, bất luận người nào nếu tiến hành chiến đấu suốt tám giờ không được nghỉ ngơi, bọn họ cũng sẽ đuối sức không chịu nổi.Nếu chiến đấu cùng nhân loại, các chiến sĩ còn có thể nghỉ ngơi một chút.

Nhưng thi đàn không chiến đấu tới lúc tử vong tuyệt sẽ không lui bước, các chiến sĩ không có cơ hội nghỉ ngơi lấy sức, chỉ có thể không ngừng chiến đấu chẳng khác gì những cỗ máy.

Dưới cuộc chiến cường độ cao như vậy rất nhiều nòng súng đều hư hỏng, rất nhiều chiến sĩ đều tổn thương.Đương nhiên nhân loại tiêu diệt hơn bốn mươi vạn tang thi cũng không đến nỗi không gây ra ảnh hưởng, lúc này tang thi đã chậm rãi thối lui, cùng những đàn tang thi từ trong SSY huyện vọt ra tụ tập lại, nhờ vậy các chiến sĩ xem như được thở ra một hơi.Tô Đông Minh lạnh lùng cười nói:- Đúng vậy, chúng ta hẳn nên lập tức lui lại, về phần e ngại tang thi truy đuổi, chúng ta có thể để cho một chi bộ đội đi đoạn hậu, sức chiến đấu của bộ đội Nhạc Trọng cực mạnh, hôm nay thương vong cũng là ít nhất, tôi đề nghị cho bộ đội Nhạc Trọng cản phía sau, yểm hộ chủ lực của chúng ta thối lui!

Chương 347: Chiến đấu gian nan. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comLời nói của Tô Đông Minh làm bốn đầu sỏ còn lại của quân đội đều đưa mắt nhìn lên Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng canh giữ Hổ Khẩu Hạp, trước đó còn làm thật nhiều chuẩn bị, căng dây thép, ghim cây thép, lấy hầm hố cạm bẫy, thông qua đủ loại thủ đoạn đến suy yếu sức chiến đấu của tang thi, vì vậy tổn thất cũng nhỏ nhất.La Điền Dực nhìn Nhạc Trọng đầy ý xấu, cười nói:- Tôi cũng cho rằng lời đề nghị của Tô phó sư trưởng không sai.

Sức chiến đấu của bộ đội Nhạc Trọng quả thật rất mạnh.

Để cho hắn đi đoạn hậu yểm hộ chủ lực chúng ta lui lại, tôi cho rằng đây là lựa chọn tốt nhất.

Nhạc Trọng, chỉ cần anh mang binh yểm hộ chủ lực chúng tôi lui lại, anh chính là đại anh hùng của SSY thị chúng ta.

Mọi người dân đều sẽ ghi nhớ chiến công của anh trong lòng!Nhạc Trọng như đinh đóng cột cự tuyệt nói:- Tôi không đồng ý cản lại phía sau yểm hộ đại quân thối lui.

Tôi cho rằng hẳn phải do Tô Đông Minh Tô phó sư trưởng cùng La Điền Dực La phó sư trưởng mang binh cản phía sau đi.

Cơ hội để hai vị phó sư trưởng trở thành anh hùng tôi nhường lại cho hai người tốt lắm!Tô Đông Minh cười âm hiểm, trực tiếp giơ lên tay phải:- Chúng ta biểu quyết là công bình nhất, ai đồng ý cho bộ đội của Nhạc Trọng cản phía sau thì mời nhấc tay!La Điền Dực cũng lập tức giơ lên tay phải.Tiền Vệ Dân, Liễu Hồi Phong đều thoáng chút do dự, sau đó giơ lên tay phải.

Dù sao Nhạc Trọng cũng là người ngoài, để cho hắn lưu lại cản phía sau tổn thất chỉ là người của Nhạc Trọng, không liên quan gì tới bọn họ.Trầm Hoành Dương do dự một chút lại khai ra điều kiện với Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng, chỉ cần anh cản phía sau cho chúng tôi lui lại, sau khi trở lại SSY thị chỉ cần anh có năng lực, muốn chiêu mộ bao nhiêu người sống sót cũng có thể trực tiếp mang đi.

Anh thích mỹ nữ chúng tôi cũng sẽ tìm ba trăm xử nữ xinh đẹp tặng cho anh!Vẻ mặt Nhạc Trọng băng sương, cự tuyệt nói:- Tôi không có hứng thú, nếu các ông kiên trì muốn cho tôi cản phía sau, tôi lập tức mang binh rời đi!Nếu Nhạc Trọng giúp quân đội cản chân phía sau, nhất định sẽ bị tổn thất thảm trọng, nếu không có thực lực chỉ sợ quân đội là kẻ đầu tiên trở mặt động thủ với hắn.La Điền Dực nhướng mày lớn tiếng quát:- Nhạc Trọng, người như anh đúng là không có cái nhìn đại cục, hiện tại quân ta mỏi mệt, chỉ có bộ đội của anh còn có chiến lực đầy đủ.

Anh vì bảo tồn thực lực kiên trì không chịu cản phía sau, chẳng lẽ muốn đem mọi người hại chết hay sao?Nhạc Trọng khinh miệt liếc mắt nhìn La Điền Dực, lạnh lùng nói:- La phó sư trưởng nếu có cái nhìn đại cục như vậy, ông mang binh cản phía sau không phải được rồi sao!La Điền Dực tự nhiên không muốn mang binh cản phía sau, đó là việc làm khổ sai, nếu không đủ lực xem như bồi cả tính mạng.

Đã không có binh cũng không có vũ khí, chức danh phó sư trưởng của hắn ngay cả cái rắm cũng không phải.

Hắn tự nhiên không muốn mang binh đi chịu chết.Liễu Hồi Phong trầm mặc một hồi lâu, lúc này mới khai ra cái giá khiến Nhạc Trọng có chút động tâm:- Nhạc Trọng, chỉ cần anh nguyện ý cản ở phía sau, chúng tôi có thể cho anh ba chiếc trực thăng võ trang cùng phi công, kể cả chiến sĩ chuyên duy tu trực thăng!Ba chiếc trực thăng võ trang chính là đại sát khí mạnh mẽ, có được ba chiếc trực thăng võ trang cho dù Nhạc Trọng muốn đối phó một ít tiểu thế lực chỉ cần phái ra một chiếc trực thăng là có thể làm cho đối phương hoàn toàn đánh mất ý chí chiến đấu, lập tức đầu hàng.

Hơn nữa có trực thăng ở khoảng cách xa cũng có thể trực tiếp bắn chết tang thi.Nghe xong điều kiện của Liễu Hồi Phong, trong lòng Nhạc Trọng vẫn có chút động tâm, nhưng một lúc sau hắn vẫn lắc đầu cự tuyệt:- Tôi không có hứng thú, nếu các ông kiên trì muốn tôi cản phía sau, tôi lập tức mang binh rời đi!Vẫn là đạo lý kia, nếu không còn mạng, quân đội lại trở mặt nuốt lời, hắn hoàn toàn không chiếm được chút lợi ích nào.Vô luận năm đầu sỏ quân đội tận lực nói thế nào Nhạc Trọng đều cự tuyệt lời đề nghị của bọn hắnMà năm đầu sỏ quân đội cũng không ai nguyện ý chí công vô tư, phụ trách mang binh cản ở phía sau, hội nghị lập tức biến thành giằng co.Giằng co hồi lâu, Trầm Hoành Dương đành phải bất đắc dĩ tuyên bố tan họp, làm cao tầng trung tâm chỉ huy rời khỏi nghỉ ngơi ăn cơm.Tô Đông Minh đi tới tìm La Điền Dực hỏi thẳng:- Lão La, cuộc chiến lần này ông thấy thế nào?La Điền Dực cùng Tô Đông Minh cùng xuất d ow-nlo ad PRC mới ,nh ất .t.ạ i ,k k.tr.uy e.n..com. thân từ một sư đoàn, quan hệ vẫn luôn không tốt.

Hơn nữa Tô Đông Minh luôn đảm nhiệm vị trí lãnh đạo.

Nhưng sau cuộc chiến với Nhạc Trọng, thực lực của Tô Đông Minh giảm mạnh rất nhiều, lúc này quan hệ giữa song phương mới xảy ra biến hóa vi diệu.

Nhưng so sánh với ba đại cự đầu còn lại trong quân đội, quan hệ giữa bọn hắn xem như thật thân mật.La Điền Dực nhướng mày, nói:- Muốn phán đoán thật minh xác thực sự rất khó, nếu tang thi phát động thế công trong đêm, chúng ta rất khó ngăn cản được!Đánh đêm cho tới bây giờ đều là chiến trận khó đánh nhất.

Dưới ban đêm không có tầm nhìn, cho dù là cao thủ muốn đánh trả cũng rất khó trúng được mục tiêu chứ không cần nói tới chiến sĩ bình thường.Tuy rằng quân đội mang theo không ít pháo sáng nhưng vẫn không cách nào so sánh được với ban ngày.Tô Đông Minh lạnh lùng cười:- Nếu còn lưu lại chỗ này chỉ còn con đường chết.

Đánh đêm khó khăn cùng nguy hiểm thế nào ông hiểu rất rõ ràng.

Với binh lực cùng sức chiến đấu trước mắt của chúng ta chỉ cần có chút sai lầm thì cả chiến tuyến đều hỏng mất!La Điền Dực im lặng, Tô Đông Minh đã nói rõ ràng, bộ đội của bọn hắn cũng chỉ có thật nhiều tân binh chưa từng trải qua nghiêm khắc huấn luyện như lão binh thân kinh bách chiến.

Một khi phát sinh sai lầm có một điểm bị công phá, cả chiến tuyến đều sẽ hỏng mất.La Điền Dực trầm mặc hồi lâu mới nói:- Ông có đề nghị gì tốt?Trong mắt Tô Đông Minh hiện lên nét ngoan độc, nói:- Hai chúng ta lập tức mang binh triệt khỏi nơi này.

Đến lúc đó bọn hắn không muốn giúp chúng ta đi đoạn hậu cũng không được, bọn hắn đoạn hậu ngăn cản thi đàn, tuyệt đối tổn thất không nhỏ, tới lúc đó SSY thị là thiên hạ của chúng ta!La Điền Dực suy nghĩ một lát, trong mắt thoáng hiện vẻ lệ khí gật đầu đồng ý nói:- Được!Người không vì mình, trời tru đất diệt, La Điền Dực cũng không muốn đem toàn bộ lực lượng của mình bồi hết ở nơi này.

Nếu không có binh sĩ, chức quyền của hắn chẳng còn chút giá trị.Sau khi làm ra lựa chọn, La Điền Dực cùng Tô Đông Minh lập tức ngồi xe nhanh chóng rời khỏi trung tâm chỉ huy, dưới sự hộ vệ của nhóm cao thủ mà bọn hắn mời chào, quay về trong đội ngũ của mình.Rất nhanh hai chi bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đều rời khỏi trận địa của bọn hắn, bỏ lại một ít vũ khí hạng nặng, trực tiếp hướng về SY thị bỏ chạy.

Chương 348: Hoàn toàn hỏng mất. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Sư trưởng, bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã thối lui!Sau khi ba cự đầu quân đội cùng Nhạc Trọng quay lại trung tâm chỉ huy chưa bao lâu, một gã quan quân chạy nhanh vào trước người Trầm Hoành Dương lớn tiếng hội báo.- Cái gì?Nghe được tin tức kia, sắc mặt Trầm Hoành Dương, Liễu Hồi Phong, Tiền Vệ Dân cùng Nhạc Trọng liền đại biến.Bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh không từ mà biệt, trực tiếp mở ra hai đại lỗ hổng trong phòng tuyến của liên quân đã thương nghị trước đó.

Thi triều khổng lồ có thể từ hai lỗ hổng lớn kia thoải mái xuyên qua phòng tuyến của bọn họ, quấn ra sau lưng tiến hành công kích họ.Nhạc Trọng đóng quân tại Hổ Khẩu Hạp nhưng sau khi La Điền Dực cùng Tô Đông Minh lui lại, đã mất đi đại bộ phận địa lợi, tang thi hoàn toàn có thể từ chỗ của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh lưu lại lỗ hổng quấn ra sau lưng cho đội ngũ của hắn hung hăng một kích.- Con mẹ nó, toàn gia La Điền Dực, Tô Đông Minh đều đáng chết!Liễu Hồi Phong luôn ổn trọng cũng không nhịn được chửi ầm lên.

Hắn đã thực sự phẫn nộ, loại hành vi ở trên chiến trường vứt bỏ chiến hữu như vậy là đáng hận nhất, sẽ trực tiếp khiến một cuộc chiến tranh hoàn toàn thất bại.Hai mắt Tiền Vệ Dân đỏ đậm, chửi ầm lên:- Con mẹ nó, Trầm sư trưởng, tôi đề nghị tuyên bố hai chi bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh là phản quân, điều động trực thăng võ trang xử lý hai cỗ phản quân kia!Còn sót lại bảy chiếc trực thăng võ trang đều nằm trong tay Trầm Hoành Dương, bảy trực thăng kia nếu phóng ra là có thể tạo thành thương tổn hủy diệt cho hai cánh quân của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã từ bỏ vũ khí hạng nặng bỏ chạy trước.Nhạc Trọng cũng đi tới phẫn nộ ngu,ồn, : kkt r,u ye n. c o m, nói:- Trầm sư trưởng, mời ông lập tức phái trực thăng võ trang xử lý phản quân hơn nữa báo cho SSY thị, tuyên bố La Điền Dực cùng Tô Đông Minh là phản quân!Đây chính là phản bội trắng trợn, ở trên chiến trường mấu chốt nhất, thế mà La Điền Dực cùng Tô Đông Minh hung hăng đâm cho bọn hắn một đao, Nhạc Trọng đã không còn nhịn được phẫn nộ.Trầm Hoành Dương trầm mặc một lúc mới chậm rãi nói:- Không được, hai người La Điền Dực cùng Tô Đông Minh tuy tội ác tày trời, nhưng những chiến sĩ dưới trướng bọn hắn là người vô tội, những chiến sĩ kia rất tốt, đã lập được công lao hãn mã khi thu phục SSY thị, tôi không thể hạ mệnh lệnh như thế!Nghe xong lời nói của Trầm Hoành Dương, trong lòng Nhạc Trọng tràn ngập thất vọng.

Trầm Hoành Dương bận tâm cho binh lính dưới trướng Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, không muốn tuyên bố họ là phản quân, phái binh tiêu diệt.

Ý tứ của hắn tuy tốt nhưng dưới tình huống như vậy lòng tốt của hắn đã biến thành yếu đuối.- Sư trưởng, tang thi đã công tới!Một gã quan quân lớn tiếng kêu lên.Sở dĩ đàn tang thi lui bước là bởi vì tiêu hao quá lớn, chờ đợi đàn tang thi phía sau tụ họp.

Hiện tại đàn tang thi phía sau vừa đến, liền phát động công kích như vũ bão.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trầm Hoành Dương, lạnh lùng nói:- Trầm sư trưởng, ông đã không muốn hạ mệnh lệnh như vậy, tôi cũng không thể miễn cưỡng ông, tạm biệt!Nói xong Nhạc Trọng bước nhanh ra bên ngoài.

Hắn không muốn lưu lại chỗ này cùng Trầm Hoành Dương cùng nhau chôn cùng.

Đội ngũ của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh tháo chạy, đã chú định bọn họ đã thất bại trong cuộc chiến lần này.

Hiện tại hắn chỉ có thể lấy tốc độ nhanh nhất mang theo bộ đội của mình thoát khỏi nơi đây, nếu tiếp tục cùng Trầm Hoành Dương vô nghĩa chỉ lãng phí thời gian.Sắc mặt Trầm Hoành Dương đại biến, liều mạng lớn tiếng kêu lên:- Nhạc Trọng, anh trở về!

Nhạc Trọng, anh trở lại cho tôi!Nếu Nhạc Trọng cũng rời đi, thế cục càng thêm tệ hại.Nhạc Trọng không thèm quản tới Trầm Hoành Dương, sau mấy lần chớp động đã nhảy lên lưng tiểu Thanh, bay về hướng đội ngũ của mình.- Tôi mệnh lệnh chiến sĩ dự bị đoàn đệ nhất doanh, đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh bộ đội huyện Trữ Quang cùng mang theo vũ khí hạng nặng lui về hướng SSY thị, đặc chiến doanh ở tại chỗ tổ chức chống cự tang thi.

Từ Chính Quang, anh tới chỉ huy thối lui!Ngồi trên lưng tiểu Thanh, Nhạc Trọng sử dụng bộ đàm quân dụng hướng đội ngũ tuyên bố một loạt mệnh lệnh.- Đoàn trưởng, chuyện gì xảy ra?Ở một bên Từ Chính Cương nhướng mày, hỏi Nhạc Trọng.

Hắn từ trong mệnh lệnh cấp bách của Nhạc Trọng nhận ra hương vị không tầm thường.Nhạc Trọng cắn răng hung hăng nói:- Hai tên vương bát đản La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã mang binh bỏ trốn, chúng ta ngăn không nổi tang thi tấn công!- Tôi hiểu được, cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Từ Chính Cương chỉ đáp lại một câu liền bắt đầu tổ chức chiến sĩ thối lui.Chiến sĩ đệ nhất doanh thuộc dự bị đoàn có sức chiến đấu thấp nhất trước tiên tiến hành rút lui.

Bọn họ tăng nhanh bước chân hướng SY thị cấp tốc lui về.

Mỗi người đều cầm thịt hộp thú biến dị nhị giai vừa đi vừa ăn, thú thịt nhị giai có thể giúp cho họ nhanh chóng khôi phục nguyên khí.Các loại vũ khí hạng nặng ổn định trên hai ngọn núi nhỏ cũng lập tức được tháo dỡ xuống, đặt vào trong xe, cùng chiến sĩ đệ nhị, đệ tam, đệ tứ doanh của huyện Trữ Quang bắt đầu chỉnh tề lui lại.

Chỉ lưu lại chiến sĩ đặc chiến doanh giữ lấy Hổ Khẩu Hạp, tranh thủ thời gian cho đại bộ đội chủ lực rút lui.Nhạc Trọng hướng Quách Tuyền hạ lệnh:- Hiện tại anh lập tức mang binh cướp lấy cầu lớn tại Tư Giang, đem người sống sót trong căn cứ lập tức chuyển dời đến bên kia cầu.

Đó là đường lui của quân ta, anh nhất định phải bảo vệ tốt cho tôi!Quách Tuyền lớn tiếng đáp:- Dạ, Nhạc đội!Nhạc Trọng đi rồi, Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân lạnh lùng liếc mắt nhìn Trầm Hoành Dương, không thèm tiếp tục để ý tới hắn, lập tức rời khỏi trung tâm chỉ huy hạ lệnh bộ đội vứt trang bị hạng nặng, lập tức bắt đầu gọn nhẹ chạy trốn, chỉ cần người còn sống thì vẫn còn hi vọng.Bộ đội của Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân vừa rút lui, cả chiến tuyến hoàn toàn hỏng mất, thi triều mãnh liệt tràn đến lần lượt bao phủ khắp trận địa.Trầm Hoành Dương trước tiên phái ra mười chiếc xe tăng cùng bộ binh chiến xa điên cuồng oanh giết thi đàn xông tới.Nhưng khi biết được năm đội ngũ liên minh đều đã thối lui, lòng quân trong đội ngũ Trầm Hoành Dương liền dao động.

Thật nhiều chiến sĩ không còn lòng dạ nào chiến đấu, bắt đầu trốn chết.Tang thi từ lỗ hổng mà bộ đội La Điền Dực cùng Tô Đông Minh lưu lại quấn tới bên cạnh Trầm Hoành Dương, cho hắn hung hăng một kích, đem một doanh chiến sĩ của Trầm Hoành Dương vây quanh.Bị nỗi sợ hãi khủng hoảng chiếm lĩnh vì đường lui có khả năng bị chặt đứt, bộ đội của Trầm Hoành Dương bắt đầu hỏng mất, thật nhiều chiến sĩ trốn khỏi trận địa, vứt bỏ vũ khí hướng đêm tối điên cuồng chạy trốn.Tang thi S1 cùng S2 biến thành sát thủ khủng bố nhất, không ngừng đuổi theo những chiến sĩ trốn chết, đem những chiến sĩ kia cắn chết tại chỗ.Mỗi một khắc đều có rất nhiều chiến sĩ nhân loại tử vong.

Binh bại như núi đổ, nơi nơi đều là trang bị bị ném bỏ, những chuỗi đạn dài, súng máy hạng nặng lẫn nhẹ, pháo cối, ống phóng rốc két đều bị các chiến sĩ bỏ lại, bọn họ chỉ nghĩ phải nhanh chóng giảm nhẹ sức nặng thân thể, để họ có thể trốn thoát được nhanh hơn Chương 349: Hoàn toàn hỏng mất. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMột gã quan quân đi tới trước người Trầm Hoành Dương tận lực cầu xin:- Sư trưởng, mau rời đi thôi, nếu chúng ta còn không triệt tang thi sẽ công tới đây!Trầm Hoành Dương nhìn chiến tuyến hoàn toàn hỏng mất cùng những chiến sĩ bỏ chạy bị chết trận, vẻ mặt mờ mịt nói:- Tôi sai lầm rồi sao?

Rốt cục tôi đã sai chỗ nào?

Vì sao lại như vậy?Trầm Hoành Dương chứng kiến những chiến sĩ tinh nhuệ nhân loại bị tang thi không ngừng cắn chết, quả thật cực kỳ đau lòng, đây chính là mầm móng hi vọng phục hưng của nhân loại.Bởi vì Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân cũng đã bỏ qua trận địa bắt đầu bỏ trốn, Trầm Hoành Dương liền bị bại lộ trong đại bộ phận vòng vây của tang thi, thật nhiều chiến sĩ chết trận bỏ trốn, bộ đội chỉ còn lại một tinh nhuệ doanh của Trầm Tuyết.Tên quan quân kia đã không còn để ý tới tôn ti trên dưới nhìn vẻ sững sờ của Trầm Hoành Dương rống lớn:- Sư trưởng, nếu còn không triệt đội ngũ Trầm Tuyết tiểu thư có thể bị tang thi tiêu diệt hoàn toàn!- Để cho đệ nhất doanh triệt lui, bọc thép liên cản phía sau!Lúc này Trầm Hoành Dương mới thanh tỉnh lại, truyền ra mệnh lệnh.Theo Trầm Hoành Dương điều động, bọc thép liên do mười chiếc xe tăng cùng hơn mười bộ binh chiến xa tạo thành ngăn cản phía sau, liều mạng không ngừng xung phong vào thi đàn, nghiền áp cùng đem thật nhiều tang thi xử lý.Bảy chiếc trực thăng võ trang cũng bị Trầm Hoành Dương điều động, phối hợp bọc thép liên đem chiến sĩ một doanh kia giải cứu đi ra.Dưới biển tang thi vây khốn, ngoại trừ bộ đội của Trầm Tuyết, những bộ đội khác đều phải vứt bỏ trang bị hạng nặng, điên cuồng bỏ chạy về hướng SY thị.Tan tác, hoàn toàn tan tác.Trên đường nơi nơi đều có thể thấy được chiến sĩ nhân loại tan vỡ, bọn họ bị đánh tơi bời, một khi bị tang thi tốc độ đuổi theo phía sau chỉ còn một con đường chết.Tốc độ tang thi S2 vượt xa tang thi bình thường, chúng nó rất nhanh đã đuổi theo bộ đội của Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân, hung hăng cho họ một kích.Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong trước tiên phái ra đoàn cao thủ cường hóa giả thủ tiêu những tang thi S2 đuổi theo truy kích, nhưng bị tang thi S2 điên cuồng đập vào, chiến sĩ mấy doanh đều bị đánh cho tán loạn, trốn chết khắp nơi.Nhạc Trọng trước tiên chạy tới Hổ Khẩu Hạp, hắn phải cùng chiến sĩ đặc chiến doanh lưu lại nơi này ngăn cản thi đàn, khiến cho chúng không thể truy đuổi theo bộ đội của hắn.Không còn những đội ngũ khác trợ giúp, Hổ Khẩu Hạp nhất định sẽ bị công phá, nhưng có thể chống đỡ thêm một hồi thì đại quân tang thi truy kích sẽ chậm hơn một chút.Khi Nhạc Trọng đi tới Hổ Khẩu Hạp, lúc này cuộc chiến đã tới hoàn cảnh thật gay cấn.

Tang thi chẳng khác gì nước thủy triều không ngừng hướng chỗ Hổ Khẩu Hạp vọt tới.Mấy khẩu súng máy hạng nặng cùng nhẹ không ngừng điên cuồng bắn phá, dưới màn đạn kim loại oanh kích thi đàn không ngừng bị bắn phá tơi bời.Tang thi không ngừng bị giết chết chất đầy ở lối vào Hổ Khẩu Hạp, nơi lối vào đã chồng chất núi thây cao tới bốn thước.Cầu lớn Tư Giang là một con đường trọng yếu đi thông phương bắc SSY thị, cũng là con đường giao thông duy nhất từ SSY thị đi thông huyện Trữ Quang.

Nếu không đi qua cầu Tư Giang, từ SSY thị nếu muốn đi huyện Trữ Quang nhất định phải đi đường vòng thêm 80km, đi tới ngoài SSY thị mới có con đường khác tới đó.

Bởi vậy cầu Tư Giang xem như là đường sinh mạng của cả SSY thị.Bởi vậy trên cầu Tư Giang cung có hai mươi mấy cảnh sát canh giữ, thủ hộ hai đầu cầu Tư Giang.Trương Thừa là một gã phó đồn trưởng trong ngành cảnh sát SSY thị, trường kỳ trú đóng tại cầu Tư Giang.

Hắn hết sức hài lòng đối với công việc này, chẳng những mỗi ngày được ăn cơm, một tháng còn có được tiền lương là 30 cân gạo.

Ba mươi cân gạo ở trong tận thế là một số của cải không nhỏ, đủ cho hắn chơi đùa mấy tiểu mỹ nhân.- Đầu nhi có cần tới một ván?Một tiểu cảnh sát nhìn Trương Thừa kêu lên.

Ở trong phòng có sáu cảnh sát đang chơi đấu địa chủ, chơi đấu kim hoa, tiền đặt cược chính là tiền lương của bọn họ.- Mọi người chơi đi!Trương Thừa cười nói.Đúng lúc này cửa phòng đột nhiên bị đá văng, mỗi tên chiến sĩ trong tay cầm súng trường 03 thức tiến vào, dùng súng chỉ thẳng vào bọn họ lạnh lùng nói:- Không được nhúc nhích, đều giơ tay lên!Bảy cảnh sát kể cả Trương Thừa đều sửng sốt, lập tức giơ lên hai tay.

Ở trong tận thế không phải thời đại hòa bình, chỉ cần có chút phản kháng chỉ sợ gặp phải kết cục bị bắn gục.- Vị đại ca kia có phải c hiểu lầm gì hay không?

Chúng tôi hình như không có đắc tội các anh đi?Trương Thừa nhìn quân trang trên người các chiến sĩ đánh bạo hỏi.Một gã chiến sĩ cầm đầu lạnh lùng vung tay lên, vài tên chiến sĩ liền xông tới đem đám người Trương Thừa toàn bộ trói lại.- Câm miệng, đều im lặng cho tôi!Đồn cảnh sát nơi này đã dễ dàng bị Quách Tuyền chiếm lĩnh.Ở gần cầu Tư Giang mặc dù có hai mươi mấy cảnh sát trú đóng, nhưng tính cảnh giác của bọn hắn rất kém, sức chiến đấu lại yếu.

Khi bọn hắn còn chưa hiểu chuyện gì đang phát sinh, cầu Tư Giang đã bị Quách Tuyền dẫn người thập phần thoải mái chiếm giữ.Chiếm giữ cầu Tư Giang thập phần đơn giản, nhưng muốn bảo vệ cầu Tư Giang là một nhiệm vụ cực kỳ gian nan.Quách Tuyền vừa đến liền đem toàn bộ những con đường đi tới cầu Tư Giang hoàn toàn nắm giữ trong tay, những người sống sót trong những con đường này bị trực tiếp đuổi đi ra.Đồng thời Quách Tuyền có phái chiến sĩ một liên nhanh chóng hướng những cơ cấu cảnh sát khác ngoài cảnh sát trú đóng cầu Tư Giang phát động tiến công.Bởi vì đột ngột bị tập kích không kịp đề phòng, những cơ cấu cảnh sát khác đều bị Quách Tuyền phá hủy, toàn bộ cảnh sát đều bị tịch thu võ trang bắt nhốt.Đồng thời chiến sĩ của đệ nhất dự bị đoàn theo sự chỉ huy của Quách Tuyền bắt đầu xây dựng công sự phòng ngự.

Chỉ cần không bị trọng pháo oanh kích, những công sự phòng ngự này có thể phát ra tác dụng rất lớn.- Quách Tuyền, anh đang làm gì?Hành động của Quách Tuyền rất nhanh liền bị hai đầu sỏ của SSY thị biết được, Ôn Báo Quốc là người đầu tiên xâm nhập vào khu vực phòng thủ của Quách Tuyền xanh mặt chất vấn.Quách Tuyền thản nhiên đáp:- Tôi chỉ chấp hành mệnh lệnh của Nhạc đội!Ôn Báo Quốc xanh mặt ra lệnh:- Lập tức rời khỏi nơi này, nếu không tôi sẽ tuyên bố các anh là những người không được hoan nghênh trong SSY thị!Quách Tuyền lạnh băng nói:- Trước khi Nhạc đội chưa đến, chúng tôi sẽ không rời đi!Ôn Báo Quốc nhìn chằm chằm vào Quách Tuyền, trầm mặc một lúc đột nhiên hỏi:- Tiền tuyến đã xảy ra chuyện?Quách Tuyền chần chờ một thoáng, nhìn Ôn Báo Quốc nói:- La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã dẫn người chạy trốn.

Cả phòng tuyến đã bị hỏng mất, lần này cuộc tấn công thi triều chúng ta đã hoàn toàn thất bại, hiện tại thật nhiều tang thi đang tràn về bên này!Ôn Báo Quốc vừa nghe được tin tức kia, giống như bị sấm download ebook mới nhất tại kktruyen.com sét giữa trời quang, nhìn Quách Tuyền hỏi lại như xác nhận:- Chuyện này có thật không?

Chương 350: Đoạt cầuChỉnh sửa : kktruyen.comNếu thật sự đúng như lời của Quách Tuyền, thế cục quả thật đã tệ hại tới tình trạng không thể cứu vãn.

Lần này quân đội là chủ lực xuất chinh tấn công đại quân tang thi, mọi người đều tràn đầy tự tin.

Ai cũng không thể ngờ nhân loại có được vũ khí tiên tiến nhưng lại bị tang thi không có trí tuệ đánh bại.Lúc trước quân đội đã vô cùng thoải mái đem cả bảy mươi vạn tang thi trong SSY thị hoàn toàn giết chết mà chỉ tiêu hao thật nhiều đạn dược cùng một ít chiến sĩ thương vong.

Vì vậy lần này mọi người đều cho rằng quân đội đánh tang thi chỉ là vấn đề tiêu hao đạn dược nhiều hay ít mà thôi, nhưng thật không ngờ quân đội lại bị đánh bại tan tác như thế.Quách Tuyền lãnh đạm nói:- Đây là tin tức mà Nhạc đội nói cho tôi biết, nếu ông không tin có thể đi hỏi Trầm Hoành Dương!Ôn Báo Quốc không để ý tới vẻ lãnh đạm của Quách Tuyền, lập tức quay về trong cơ quan chính phủ cho người liên hệ với Trầm Hoành Dương xác nhận tính chân thật tin tình báo trong miệng Quách Tuyền.- Bây giờ nên làm sao?Ôn Báo Quốc tìm Bành Minh Đức thương lượng biện pháp đối phó.Bành Minh Đức suy nghĩ một lúc mới nói:- Hiện tại chỉ có hai con đường có thể đi, thứ nhất chính là phát động quần chúng, toàn dân xây dựng công sự phòng ngự, phát vũ khí cho dân chúng, tụ tập tàn quân của quân đội giữ lấy SSY thị.

Con đường thứ hai chính là buông tha SSY thị, lập tức tổ chức quần chúng di chuyển!Ôn Báo Quốc lắc đầu nói:- Ngay cả quân đội cũng bị thi đàn đánh bại, dân chúng bình thường làm sao là đối thủ của bọn chúng?

Ông nói con đường thứ nhất không thể thực hiện được!Bên trong SSY thị có hơn mười vạn người sống sót, số lượng còn nhiều hơn nhân số chiến sĩ, nhưng những người kia bị đói bụng đến xanh xao vàng vọt, thân thể cực kỳ suy yếu, căn bản không chịu nổi một kích càng không n,g uồn- :- k,ktr u-yen-..com cần nói tới có thể chiến đấu cùng thi đàn có thật nhiều tang thi tiến hóa.Bành Minh Đức chau mày suy nghĩ, nói:- Nếu như vậy chúng ta chỉ có thể buông tha cho SSY thị tiến hành di chuyển.

Nhưng chúng ta mang theo hơn mười vạn người có thể chuyển dời đi đâu?Huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên của Nhạc Trọng tự nhiên là chỗ an toàn, nhưng Bành Minh Đức lại không muốn mang theo người sống sót di chuyển tới chỗ của hắn.

Hơn mười vạn người này nếu rơi vào trong tay Nhạc Trọng, chức bí thư thành ủy của hắn xem như không còn chút quyền lực.Ôn Báo Quốc trầm mặc một lúc, kiên định nói:- Chuyển tới huyện Trữ Quang của Nhạc Trọng, huyện Trữ Quang rất lớn, muốn cất chứa hơn mười vạn người không có vấn đề!Tuy rằng Ôn Báo Quốc cũng có đủ tật xấu của người làm quan, rất xem trọng quyền lợi có được trong tay.

Nhưng hắn vẫn còn có điểm mấu chốt, hắn sẽ không vì chút quyền lợi mà không để ý tới sống chết của hơn mười vạn người.Bành Minh Đức thoáng chần chờ một hồi mới lắc đầu nói:- Chậm thêm chút nữa đi, có lẽ sự tình không xấu như trong sự tưởng tượng của chúng ta!Quyền lực thật sự là quá mỹ diệu, muốn buông tha quyền lực trong tay thì phải cần có dũng khí lớn lao cùng nghị lực mới xong.

Nếu còn chưa tới thời điểm cuối cùng, Bành Minh Đức thật không muốn buông tha quyền lợi trong tay.Bành Minh Đức không đồng ý lời đề nghị của Ôn Báo Quốc đem toàn bộ người sống sót di chuyển tới huyện Trữ Quang, nhưng hắn bắt đầu tổ chức người sống sót thi công đủ loại công sự phòng ngự đi thông phương hướng tới SY huyện.Quách Tuyền lại vô cùng thong dong tổ chức người sống sót dưới trướng Nhạc Trọng rời khỏi SY thị di chuyển tới huyện Trữ Quang.Ở một bên, Nhạc Trọng vừa đi tới Hổ Khẩu Hạp cùng chiến sĩ đặc chiến doanh chiến đấu kịch liệt hơn hai giờ, một đoàn tang thi quấn ra sau lưng bọn họ phát động tiến công.Các chiến sĩ đặc chiến doanh đã làm xong chuẩn bị, mỗi người dùng dây thừng trói chặt lại thành xâu chuỗi với nhau, sau đó đem dây thừng buộc lên chân tiểu Thanh.Tiểu Thanh vỗ cánh, liền phóng lên cao, mang theo một nhóm chiến sĩ đặc chiến doanh bay lên không.

Những chiến sĩ lơ lửng giữa không trung, cảm nhận lấy một cuộc hành trình lơ lửng giữa trời mây khó có được.Nhạc Trọng cùng Trác Nhã Đồng, Kỷ Thanh Vũ, Đồng Hiểu Vân ngồi trên lưng tiểu Thanh.Đồng Hiểu Vân ôm chặt Nhạc Trọng, vẻ mặt thích ý.Nhạc Trọng lại ôm chặt thân thể mềm mại thơm nức của Trác Nhã Đồng, vẻ mặt thỏa mãn.Trong lúc tiểu Thanh bay lượn, cơn lốc quá lớn nên mọi người không nói chuyện, chỉ ôm chặt một chỗ, hưởng thụ sự an bình khó được.Tiểu Thanh bay một trận, Nhạc Trọng vỗ vỗ thân thể nó gọi nó bay thấp hơn một chút.Nhận được mệnh lệnh của hắn, tiểu Thanh bay xuống bên dưới, phi hành dưới tầng trời thấp.Nhạc Trọng ghé lên trên người tiểu Thanh, nhìn xuống bên dưới.Tốc độ tiểu Thanh bay lượn cực nhanh, không bao lâu đã đuổi kịp đội ngũ của Từ Chính Quang đã rút lui trước một giờ.Lúc này mấy trăm con tang thi S2 cũng đã đuổi theo.Nhưng bộ đội của Nhạc Trọng đối phó với tang thi S2 đã rất có kinh nghiệm.Năm chiếc bộ binh chiến xa buộc dây thép nhanh chóng hướng tang thi S2 vọt tới.Tốc độ tang thi S2 cực nhanh, một đám đánh lên dây thép của bộ binh chiến xa, bị xung lực trực tiếp gọt sạch đầu.Ngoại trừ năm chiếc bộ binh chiến xa tung hoành, một nhóm lưới sắt đã bị lấy xuống nối thành một mảnh.

Lưới sắt tuy vô ích với tang thi L2 cùng tang thi tốc độ có lực lượng lớn, nhưng đối với tang thi S2 lại cực kỳ hữu dụng.

Rất nhiều tang thi S2 đánh lên lưới sắt, liền bị lưới sắt ngăn chặn sau đó liền bị các chiến sĩ bắn chết.Còn có một ít chiến sĩ mặc áo giáp rắn nước biến dị tay cầm Đường đao thậm chí dám xông lên chặt bỏ đầu tang thi S2.Pháo sáng được bắn lên không trung, đem khu vực chiếu sáng rõ ràng như ban ngày.

Chiến sĩ của Nhạc Trọng tiến hành cuộc chiến thật kịch liệt với thi đàn.

Ngay cả bộ đội của hắn ứng chiến rất có phương pháp nhưng tốc độ tang thi S2 thật sự quá nhanh, vẫn có người bị chúng trực tiếp trảo phá bì giáp bị trảo tổn thương.Còn đang chiến đấu thật kịch liệt, tiểu Thanh đã vỗ cánh đáp xuống.Nhạc Trọng nhảy xuống dưới, phát động kỹ năng ảnh bộ, xông vào bên trong thi đàn huy động Hắc Nha đao đem từng con tang thi chém giết.Các chiến sĩ đặc chiến doanh cũng cởi dây thừng gia nhập vào trong chiến đoàn.Chiến sĩ đặc chiến doanh vừa gia nhập cuộc chiến, hơn trăm con tang thi S2 rất nhanh đã bị giết chết sạch sẽ.

Đặc biệt tiểu la lỵ Diêu Diêu biểu hiện vô cùng chói mắt, tốc độ của nàng vượt xa tang thi S2, chỉ thấy thân hình nàng chớp động, từng con tang thi trực tiếp rơi rụng trên mặt đất, tốc độ nàng liệp sát tang thi còn muốn nhanh hơn cả Kỷ Thanh Vũ cùng Nhạc Trọng.Thủ tiêu một đợt tang thi 2 đuổi theo truy kích, dưới sự chỉ huy của Từ Chính Cương các chiến sĩ ôm thành một đoàn tiếp tục hướng SY thị thối lui.Từ Chính Cương thật sự là một gã quân nhân hết sức ưu tú, dưới sự chỉ huy của hắn cho dù là trong đêm tối các chiến sĩ ngoại trừ một ít người bỏ chạy, đại bộ phận đều không chút tán loạn.

Những chiến sĩ bỏ chạy đều thuộc chiến sĩ dự bị đoàn bởi vì sợ hãi mà đào vong Chương 351: Phá vây. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comChiến sĩ dự bị đoàn phần lớn chưa từng trải qua cuộc c hỉnh. sử a.

-b ởi k k.t,r.uy-e n ..c om chiến đấu thảm liệt như vậy, lúc bị đàn tang thi S2 phát động công kích quá khủng hoảng mà thoát khỏi đại bộ đội.

Nhưng so sánh với chiến sĩ bên quân đội đã toàn quân tan rã mà nói, thực lực của đội ngũ Nhạc Trọng hầu như được bảo tồn cực kỳ hoàn hảo trong suốt đoạn đường tháo chạy.Chủ yếu là vì có Nhạc Trọng dẫn dắt bộ hạ đi đoạn hậu khổ chiến, giúp đội ngũ của Từ Chính Cương tranh thủ thêm được thời gian quý giá.Sau khi thủ tiêu đàn tang thi S2, Nhạc Trọng cùng chiến sĩ đặc chiến doanh tiếp tục đi đoạn hậu, yểm hộ đại bộ đội lui quân.

Các chiến sĩ đặc chiến doanh đều đã mang ra thịt hộp hắc ngư nhị giai bắt đầu ăn vào, có thể bổ sung năng lượng tiêu hao của bọn họ đồng thời giúp thể lực của họ khôi phục càng nhanh hơn.Các chiến sĩ đặc chiến doanh trải qua một ngày khổ chiến cũng đã thập phần mỏi mệt.

Nếu không phải họ có được thân thể vượt xa người thường, bọn họ cũng đã sớm hỏng mất.Lần này Nhạc Trọng cùng quân đội đối mặt với số lượng tang thi lên tới một trăm hai mươi vạn, trên chiến trường ban ngày đối địch họ tiêu diệt hơn bốn mươi vạn tang thi, nhưng thi đàn khổng lồ còn có hơn tám mươi vạn, bên trong tám mươi vạn tang thi kia số lượng tang thi S2 lên tới ba ngàn con.Tang thi S2 được tang thi Z xem như mũi nhọn công kích, ý đồ toàn tiêm quân đội cùng đội ngũ của Nhạc Trọng.Chỉ cần bị tang thi S2 bò lên, hơn tám mươi vạn tang thi phía sau rất nhanh sẽ đuổi kịp, đánh dập nát toàn bộ chống cự của nhân loại.Bởi vậy Nhạc Trọng nhất định phải mang theo chiến sĩ đặc chiến doanh đem toàn bộ tang thi S2 đuổi theo xử lý.

Nếu không một khi bị dây dưa kéo dài quá lâu, bốn doanh của Từ Chính Cương cũng sẽ bị thi đàn giải quyết.Ở ngoài đồng vắng không hề có công sự che chắn, lại là ban đêm, nếu bị mấy vạn con tang thi L1 tập thể xung phong, bốn doanh của Nhạc Trọng cũng không thể chống đỡ được bao lâu đã bị chúng hoàn toàn xử lý.Nhạc Trọng cùng đặc chiến doanh chém giết thêm hơn mười con tang thi rải rác, lại nhìn thấy có binh sĩ quân đội đang hướng chỗ họ chạy tới, sau lưng họ có con tang thi S2 đang gắt gao truy đuổi theo sau.- Cứu mạng…cứu mạng…Một gã binh lính cầm đầu nhìn thấy Nhạc Trọng ánh mắt chợt sáng lên, điên cuồng lớn tiếng kêu la.Không có công sự, không có địa lợi, dù ba mươi chiến sĩ quân đội khi đối mặt cùng bốn con tang thi S2 cũng chỉ còn con đường chết.- Đi cứu bọn họ!Nhạc Trọng nhìn nhóm binh sĩ kia nói.Tiểu la lỵ Diêu Diêu còn đang nằm trong trạng thái vô cùng hưng phấn nhất thời hóa thành một thanh kiếm sắc bén xông vào giữa bốn con tang thi S2, ám ma đao trong tay liên tục chớp động, đầu của bốn con tang thi lập tức rơi rụng xuống đất.Chém giết xong bốn con tang thi S2, Diêu Diêu đem đồ vật rơi ra từ thi thể chúng nhặt lên, nhìn thấy không có trang bị cùng kỹ năng thư nào thích hợp với mình bèn bỏ vào trong một túi rách ném qua cho Nhạc Trọng.Nhóm binh sĩ vẻ mặt kinh hãi nhìn tiểu la lỵ Diêu Diêu, bọn hắn thật không nghĩ tới cô bé nhỏ nhắn kia lại có được sức chiến đấu kinh khủng như thế.

Mười mấy nam tử hán như họ cũng không thể đối phó với bốn con tang thi S2, nhưng chúng lại bị tiểu la lỵ kia dễ dàng giết chết.Binh sĩ cầm đầu đột ngột quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng tận lực cầu xin nói:- Nhạc đoàn trưởng, tôi là liên trưởng nhị liên đệ tam doanh Lưu Lợi Kiếm dưới quyền Trầm sư trưởng, van cầu ngài mang binh đi cứu Trầm sư trưởng của chúng tôi đi.

Cả hai doanh chúng tôi đều bị tang thi vây khốn, nếu không có người cứu viện bọn họ e rằng đều phải chết…Các chiến sĩ may mắn thoát được cái chết đều quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng cầu xin:- Nhạc đoàn trưởng, van ngài cứu Trầm sư trưởng đi…Tuy rằng trên người Trầm Hoành Dương có đủ loại tật xấu, nhưng hắn lại là một cán bộ thương lính như con của mình.

Hắn có thể gọi ra được tên tuổi của bất kỳ binh lính nào dưới quyền của hắn.

Hơn nữa bộ hạ của hắn nếu có vấn đề trong đời sống trong sinh hoạt hắn đều sẽ ra tay tương trợ.

Chính bởi vì như thế Trầm Hoành Dương rất được quan binh dưới trướng kính yêu.Trong sáu lộ đội ngũ, Trầm Hoành Dương rút lui chậm nhất, bởi vậy cho dù hắn có được xe tăng cùng trực thăng võ trang, nhưng bộ đội chủ lực của hắn vẫn bị tang thi tốc độ cắn chặt không buông.

Chính nhờ đội ngũ của Trầm Hoành Dương bị giữ chân nên áp lực của đội ngũ Nhạc Trọng mới nhỏ hơn được một chút.Tống Văn hung tợn nói:- Nhạc đội, tên vương bát đản Trầm Hoành Dương không chịu phái binh giải quyết hai phản quân Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, chúng ta cũng không cần để ý tới hắn.

Để cho bọn họ bị tang thi làm thịt cho xong đi, ít ra trước khi chết còn giúp chúng ta ngăn cản thi đàn được một chút, thật sự không còn gì tốt hơn!Trầm Hoành Dương không phái binh giải quyết hai phản quân Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, đã làm thương tổn sĩ khí của binh sĩ cực lớn.

Lấy tình huống lúc đó mà xem, nếu Trầm Hoành Dương phái ra bảy chiếc trực thăng võ trang đi tiến công Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, đám người kia lại khuyết thiếu trang bị hạng nặng, nhất định sẽ bị đánh tan rã, kéo dài tốc độ bỏ trốn của bọn hắn.

Sau đó mấy đội ngũ còn sót lại liên hợp ôm đoàn cùng nhau lui lại, đem hai đội ngũ phản quân kia xem thành vật hi sinh câu dẫn tang thi, đó mới là kế sách tốt nhất.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lưu Lợi Kiếm thản nhiên nói:- Từ giờ trở đi các anh đã bị tôi thu nạp, từ nay về sau không còn là bộ hạ của Trầm Hoành Dương.

Tôi sẽ dẫn người đi xem một chút, nếu còn có thể cứu được Trầm Hoành Dương tôi sẽ ra tay giúp hắn một phen!Một một danh lão binh từng trải qua chiến tranh hun đúc đều là một nguồn của cải cực kỳ quý giá.

Bọn họ có được sức chiến đấu rất mạnh mà tân binh không có được.

Bộ đội của Nhạc Trọng nếu muốn phát triển thật nhanh nhất định phải không ngừng hấp thu những lão binh có kinh nghiệm chiến đấu như thế này.Cuộc chiến lần này bên quân đội đã quá khinh thường, bọn hắn dùng ánh mắt khi tiêu diệt bảy mươi vạn tang thi còn chưa tiến hóa lúc ở SSY thị mà nhìn thi triều đã tiến hóa tại SSY huyện.

Vì vậy mới đưa tới lần chiến bại hôm nay, nhưng bọn họ cũng đã cùng Nhạc Trọng liên thủ tiêu diệt hơn bốn mươi vạn tang thi trong vòng một ngày, nếu không phải năm đầu sỏ quân đội có người ôm ấp lòng quỷ, cho dù lần này bọn họ có bị chiến bại nhưng cũng không tới mức bại thảm như vậy.Nói xong Nhạc Trọng liền mang theo chiến sĩ đặc chiến doanh hướng chỗ đội ngũ của Trầm Hoành Dương bị vây khốn nhanh chóng chạy tới.Trầm Tuyết đối với thế cục trước mắt có chút tuyệt vọng.

Trầm Hoành Dương hạ lệnh rút lui trễ nhất, bởi vậy đã có đại bộ phận tang thi lướt qua phòng tuyến vây công chính đội ngũ của hắn.

Lúc này Trầm Tuyết thống lĩnh chiến sĩ đệ nhất doanh lấy xe tăng cùng xe thiết giáp kết thành phòng ngự trận loại nhỏ, dưới sự trợ giúp của bảy chiếc trực thăng võ trang trên bầu trời tiêu diệt thật nhiều tang thi S2, nhưng tang thi 2 còn chưa hoàn toàn tiêu diệt đã bị tang thi S1 có tốc độ nhanh hơn xung phong tiến công.

Chương 352: Phá vây. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSố lượng tang thi S1 còn vượt xa tang thi S2, giết mãi cũng không thấy giảm bớt.

Cho dù bị đủ loại hỏa lực oanh kích làm bọn chúng chết thật thảm trọng, nhưng chúng vẫn xông qua được vòng phòng ngự đột nhập tới cận chiến cùng các chiến sĩ.Trầm Hoành Dương đã đem cao thủ đoàn trong tay đầu nhập vào cuộc chiến tại tuyến đầu.Mấy chục cao thủ thân thủ bất phàm xuất hiện trên chiến trường, bọn họ thi triển đủ loại năng lực điên cuồng đem tang thi S1 cùng S2 xông qua vòng phòng ngự toàn bộ xử lý.Không chỉ có Nhạc Trọng bồi dưỡng mời chào cao thủ, năm đầu sỏ quân đội cũng có được cao thủ đoàn tương tự.

Những cao thủ kia còn có cả tiến hóa giả tự nhiên thức tỉnh.Bên trong cao thủ đoàn của Trầm Hoành Dương, có một gã nam nhân hơn ba mươi tuổi dáng người khôi ngô, làn da ngăm đen, hai tay đầy vết chai tên Hứa Tiếu chính là thủ lĩnh cao thủ đoàn, đồng thời hắn cũng là tiến hóa giả có thực lực mạnh nhất trong đoàn.Hứa Tiếu là một cường hóa giả tinh thần hệ, có được năng lực điều khiển sắt thép, chỉ thấy chung quanh thân thể hắn vờn quanh bốn thanh Đường đao, hai thanh ám ma đao, đem khu vực chung quanh thân thể hắn mười thước chặt chẽ bảo vệ.

Một khi hắn lướt qua thi đàn, sáu thanh bảo đao chợt điên cuồng bay ra, đem tang thi S2 chém thành vô số mảnh nhỏ.Là cao thủ mạnh nhất dưới trướng Trầm Hoành Dương, Hứa Tiếu đã trải qua nhiều cuộc chiến đấu, lúc này hắn đã đạt tới 38 cấp, chỉ còn thiếu 2 cấp thực lực của hắn đã nhảy lên một bậc thang mới.Nhưng hai cấp lại rất khó thăng lên, cho dù là liệp sát tang thi 2 hắn cũng phải giết tới mấy trăm con mới có thể thăng lên thành cường giả 40 cấp.

Nếu như giết chết tang thi bình thường phải giết hơn vạn con mới có thể thăng cấp.Ở trong tận thế, pháp môn thăng cấp nhanh nhất chính là giết chết thú biến dị mạnh mẽ.

Chỉ cần có thể giết chết thú biến dị, như vậy mới có thể nhanh chóng thăng cấp.

Nhưng Hứa Tiếu thân là một thành viên của quân đội, đương nhiên không thể độc hành đi tìm thú biến dị cao cấp săn bắn, hắn nhất định phải phục tùng mệnh lệnh, hắn có thể thăng lên 38 cấp là nhờ từng săn giết thật nhiều tang thi S2, chậm rãi tiến lên.Theo Hứa Tiếu suất lĩnh, cao thủ đoàn phát huy tác dụng cực lớn, họ không ngừng xử lý tang thi tiến hóa, duy trì cho chiến tuyến không tới mức hỏng mất.Nhưng sát thương tang thi nhiều nhất lại là những chiến sĩ bình thường, dưới hỏa lực dày đặc bao phủ, thật nhiều tang thi đều bị bọn họ xử lý.Trên bầu trời những quả pháo sáng không ngừng bắn lên, đem cả khu vực nơi này chiếu rọi giống như giữa ban ngày.

Nếu không có pháo sáng chiến sĩ hai doanh kia chỉ sợ đã sớm bị biển tang thi kinh khủng cắn nuốt.Trầm Hoành Dương vốn có được lực lượng bốn doanh, nhưng đánh tới hiện tại chỉ còn lại chưa đầy hai doanh bị tàn phá không truyện được copy tại kktruyen.com chịu nổi.

Hai doanh còn lại tân binh thật nhiều, sau khi bị quân đội bạn phản bội vứt bỏ lập tức liền hỏng mất.

Chỉ còn lại hai doanh trọng yếu nhất vẫn còn do Trầm Hoành Dương nắm giữ.Chiến sĩ hai doanh kia tuy rằng chiến đấu rất liều lĩnh, nhưng càng chiến đấu càng tổn thất, càng đánh càng mỏi mệt.

Đối mặt với tang thi không ngừng tràn tới, chiến bại chỉ còn là vấn đề thời gian.

Nhưng tuy rằng Trầm Hoành Dương biết rõ nếu tiếp tục chiến đấu chỉ còn đường toàn quân bị diệt, nhưng hắn cũng không thể không tiếp tục chiến đấu.

Nếu hiện tại hắn lui lại chỉ sợ hai doanh chiến sĩ bị tang thi đuổi giết cũng chỉ còn một con đường chết.- Sư trưởng, bên chỗ doanh trưởng Trầm Tuyết hi vọng được xe tăng trợ giúp, họ đã sắp không thủ được nữa!Một gã quan quân hội báo với Trầm Hoành Dương.- Dặn nàng cố gắng giữ vững cho tôi, mười phút nữa xe tăng nhất định qua trợ giúp.

Tôi sẽ đem đoàn cảnh vệ giao qua cho nàng!Hai mắt Trầm Hoành Dương đỏ đậm, giống như trong vòng một đêm đã già nua thêm mười mấy tuổi, trầm giọng nói.Lúc này bên trong chiến sĩ hai doanh nơi nơi báo nguy, nơi nơi đều cần viện binh.

Trầm Hoành Dương vốn không thể điều động thêm binh lực đến trợ giúp Trầm Tuyết, chỉ có thể đem cảnh vệ bên người điều động qua bên đó.- Trầm sư trưởng cần giúp đỡ sao?Đúng lúc này Nhạc Trọng mang theo chiến sĩ đặc chiến doanh đi nhanh vào trong trung tâm chỉ huy.Trầm Hoành Dương chứng kiến Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện, hai mắt tỏa sáng, giống như thấy được một đường hi vọng:- Nhạc Trọng, anh đã đến rồi.

Hiện tại tôi rất cần sự hỗ trợ của anh, chỉ cần anh có thể mang theo chiến sĩ hai doanh của tôi lao ra, sau khi ra ngoài tôi sẽ hậu tạ báo đáp cho anh!Hiện tại tình hình chiến đấu cực kỳ nguy cấp, Trầm Hoành Dương không còn tâm tư lục đục với Nhạc Trọng, biểu hiện cực kỳ khẩn trương.Nhạc Trọng liền đưa ra điều kiện:- Tôi có thể nghĩ biện pháp mang theo người của ông thoát ra.

Nhưng tôi muốn mười chiếc xe tăng, bảy chiếc trực thăng võ trang tính cả phi công, pháo thủ, còn mười nhân viên kỹ thuật biết cách sử dụng phi cơ trinh sát không người lái, cùng lão binh hai liên đội.

Ông đáp ứng điều kiện này tôi sẽ giúp ông, ông không đáp ứng tôi lập tức rời khỏi.

Các vị tự nhờ chính bổn sự của mình đánh ra ngoài là được!Nhạc Trọng quay lại cứu Trầm Hoành Dương là vì nhìn trúng trang bị vũ khí cùng lão binh, kỹ thuật binh có kinh nghiệm trong tay của hắn.

Hắn có trang bị bộ binh lữ cơ giới hóa, khuyết thiếu chính là nhân tài sử dụng trang bị kia.

Chỉ cần lấy được nhân tài, hắn chỉ cần tiếp tục huấn luyện thêm một đoạn thời gian rất nhanh liền luyện ra được một chi bộ đội mạnh mẽ.Trầm Hoành Dương trầm mặc một lúc, lập tức lựa chọn đáp ứng điều kiện của Nhạc Trọng:- Được, tôi đáp ứng anh!Người đã chết thì không còn gì, Trầm Hoành Dương thương lính như con mình, vì vậy hắn không còn tâm tư tính toán.

Dù hiện tại Nhạc Trọng yêu cầu hắn đầu hàng, chỉ cần chiến sĩ của hắn có thể sống sót hắn cũng sẽ không chút do dự đáp ứng Nhạc Trọng yêu cầu.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Hiện tại ông lập tức mệnh lệnh bộ đội co rút lại, cho đoàn cao thủ, bộ đội bọc thép cùng trực thăng võ trang đi sau đoạn hậu.

Tôi sẽ phái chiến sĩ đặc chiến doanh đến yểm hộ các vị rút lui!Trầm Hoành Dương gật đầu, lập tức truyền đạt một loạt mệnh lệnh, tổ chức bộ đội thối lui.Nhạc Trọng cũng phái ra cao thủ đặc chiến doanh đến yểm hộ chiến sĩ hai doanh tiến hành rút quân.Rất nhanh chiến sĩ hai doanh đã tập kết xong, nhưng lúc này họ cũng đã bị tang thi 1 chặt chẽ vây quanh.Trầm Hoành Dương đem mười chiếc xe tăng cùng sáu bộ binh chiến xa còn sót lại dùng đi đoạn hậu.

Hai cánh bộ đội còn lại phân biệt giao cho đoàn cao thủ của hắn cùng đặc chiến doanh của Nhạc Trọng đến yểm hộ.Ở trước hai doanh bộ đội, chỉ có Nhạc Trọng, Bạch Cốt cùng tiểu Thanh tiên phong mở đường.- Tiểu Thanh, toàn bộ nhờ vào ngươi!Nhạc Trọng đem một viên tinh hạch của cua biến dị nhị giai đưa cho tiểu Thanh, vuốt vuốt trán của nó nghiêm nghị nói.Tiểu Thanh nuốt chửng viên tinh hạch nhị giai, vỗ cánh bay lên không trung phát động lực lượng bổn nguyên phong lực của nó.

Chương 353: Gian nan phá vây!Chỉnh sửa : kktruyen.comTiểu Thanh ở giữa không trung, hai cánh không ngừng vỗ mạnh, từng đạo cơn lốc khủng bố trống rỗng xuất hiện, hướng đàn tang thi S1 cùng S2 đang chặn đường điên cuồng thổi quét.

Dưới cơn lốc cuồng bạo quét tới, đàn tang thi S1, tang thi S2 rậm rạp bị thổi ngược bay ra mấy chục thước xa xa.Dưới cơn lốc cuồng phong của tiểu Thanh tạo thành, trong vòng vây do gần vạn con tang thi S1 hình thành xuất hiện một lỗ hổng cực lớn.- Mau xông ra!Trầm Tuyết nhìn thấy lỗ hổng lớn kia vẻ mặt thất thố rống lớn.Chiến sĩ hai doanh thấy được đường sống, trong nháy mắt liền bộc phát lực lượng thật lớn, mỗi người đều điên cuồng hướng lỗ hổng kia vọt tới.Nhạc Trọng cầm hai khẩu súng tự động 05 thức xông lên trước nhất, thuật bắn súng của hắn vô cùng tinh chuẩn, hai tay không ngừng hướng đàn tang thi chung quanh điên cuồng bắn phá, một mảnh mưa đạn đảo qua, những con tang thi cá lọt lưới đều bị hắn trực tiếp bạo đầu xử lý.Nhạc Trọng có được năng lực nhìn xuyên ban đêm, ở trong bóng tối hắn giống như cá gặp nước, đàn tang thi vừa vây tới đã bị hắn lập tức bạo đầu giải quyết.Bạch Cốt trực tiếp vọt qua bên phải, từ trong thân thể hắn không ngừng bạo xạ ra gai xương bén nhọn hoặc là đâm vào đầu tang thi, hoặc là trực tiếp đem đầu của chúng chém rụng.Từ sau khi có được sơ cấp trí tuệ, sức chiến đấu của Bạch Cốt càng thêm khủng bố, hắn có thể điều khiển mười cây gai xương bén nhọn từ bất kỳ bộ vị nào trên khung xương thân thể đâm ra thật quỷ dị, oanh giết địch nhân.

Hơn nữa sau khi Bạch Cốt có được kỹ năng này xương cốt mà hắn ngưng tụ ra có thể dễ dàng đem đầu tang thi 12 một búa chém xuống.Được hai đại cường giả như Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt bảo hộ, những con tang thi còn chưa tới gần đã bị trực tiếp oanh giết, duy trì con đường đi tới của đội ngũ.- Thật mạnh!Trầm Tuyết nhìn thấy hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chỉ dựa vào sức của mình đã duy trì được thông đạo mà tiểu Thanh vận dụng phong lực thổi ra, khẽ cắn chặt răng, không thể không thừa nhận Nhạc Trọng thật quá mạnh mẽ.Cho dù là cao thủ mạnh nhất trong quân của Trầm Hoành Dương là Hứa Tiếu cũng không thể làm được xuất sắc như hai người Nhạc Trọng.

Đặc biệt tiểu Thanh vận dụng bổn nguyên lực lượng phát ra cơn lốc lập tức có mấy trăm tới hơn ngàn con tang thi bị thổi bay.

Nhờ có tiểu Thanh trợ giúp Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt mới mở ra được con đường thối lui.Chiến sĩ hai doanh vừa cắn nuốt thịt khô của thú biến dị nhị giai, vừa liều mạng xông về phía trước.

Thịt khô thú biến dị nhị giai vừa có thể cung cấp thật nhiều dinh dưỡng cho bọn họ vừa có thể giúp họ khôi phục nguyên khí bị tiêu hao.

Sau khi ăn vào thịt khô, bọn họ mới có được thêm khí lực để hành quân.Trầm Hoành Dương chính vì biết được hiệu quả khôi phục lực lượng của thịt thú biến dị nhị giai, nên trước đó mới gọi Trầm Tuyết đi tìm Nhạc Trọng thu mua ba mươi tấn thú thịt biến dị.Cho dù có được đại cao thủ như Nhạc Trọng mang theo cường giả đặc chiến doanh gia nhập chiến trận, con đường thối lui của chiến sĩ hai doanh vẫn vô cùng gian nan.

Tang thi 1 khắp chung quanh cơ hồ phía trước ngã xuống phía sau liền xông lên, không ngừng phát động công kích thật hung mãnh đối với các chiến sĩ.- Giết giết giết…Hứa Tiếu đã giết đỏ cả mắt, hai mắt hắn đỏ đậm, sáu thanh binh khí Thần Ma hệ thống không ngừng vũ động đem những con tang thi vây tới chém thành nhiều mảnh.Ở một bên khác, Trác Nhã Đồng cầm lang nha bổng thật lớn trong tay, không ngừng huy lên, một gậy oanh xuống lập tức có ba bốn con tang thi S1 bị nàng oanh giết.Thân hình tiểu la lỵ Diêu Diêu không ngừng chớp động, đao mang bắn ra bốn phía, từng con tang thi S1 không ngừng rơi rụng đầu chung quanh nàng.Tuy rằng thực lực cao thủ đặc chiến doanh cùng cao thủ đoàn của Trầm Hoành Dương viễn siêu người thường, nhưng đều thừa nhận áp lực cực lớn.

Bên trong cuộc chiến kịch liệt thể lực mọi người điên cuồng tiêu hao.Trong chiến đấu khi thăng cấp các cao thủ chỉ đem điểm cường hóa đầu nhập vào trong thể lực, tuyệt đối sẽ không đem điểm thuộc tính lãng phí vào chuyện khác.

Chỉ có thể lực càng cao thì mới có cơ hội sống sót trong cuộc chiến đấu thảm liệt như thế.Mười chiếc xe tăng không ngừng pháo kích, mỗi phát đạn pháo đều có thể oanh giết mấy chục con tang thi S1, những bộ binh chiến xa còn sót lại cũng đang điên cuồng bắn ra đạn pháo, thường thường xỏ xuyên vài con tang thi S1, thân thể tang thi bị ZPT 90 thức 25mm oanh trúng đều xuyên thành lỗ lớn, thậm chí bị đứt ngang thân thể, đánh mất sức chiến đấu.Súng máy trên xe cũng điên cuồng bắn phá không kể tới hao tổn, thật nhiều viên đạn đem tang thi bắn chết lẫn bị thương, ngã rạp trên mặt đất.Trên bầu trời, bảy chiếc trực thăng võ trang không ngừng bắn hỏa tiễn xuống khu vực có tang thi dày đặc nhất, mỗi một viên hỏa tiễn đều có thể oanh giết được mấy chục con tang thi.Bị công kích điên cuồng, thi đàn S1 bị các do-w nl-oad .PRC m.ới n-hất tại k k,t r,uy en,..co m chiến sĩ oanh giết khắp nơi, thật nhiều tang thi bị tạc thành tro tàn, nhờ vậy đội ngũ của Nhạc Trọng mới có thể chống đỡ được sự công kích điên cuồng của tang thi S1.Dưới sự nỗ lực của mọi người, một vạn ba ngàn con tang thi S1 gắt gao cuốn lấy đội ngũ của Trầm Hoành Dương không ngừng bị oanh giết, số lượng cấp tốc giảm xuống, rất nhanh chỉ còn lại hai ngàn con.Nhưng đúng ngay lúc này mười chiếc xe tăng, bộ binh chiến xa cùng trực thăng võ trang trên không trung đều đã bắn sạch toàn bộ đạn dược cùng đạn pháo.Trên bầu trời tiểu Thanh cũng vì tiêu hao thật nhiều bổn nguyên lực lượng mà không thể không bay đi xa, rời khỏi chiến trường tạm thời nghỉ ngơi.Mất đi vũ khí hạng nặng áp chế, dù chỉ còn lại hai ngàn con tang thi S1 nhưng cuộc chiến vẫn vô cùng khó khăn.Nhạc Trọng cho Bạch Cốt đi tiên phong trước nhất mở đường cho mọi người, bản thân của hắn ở cạnh đặc chiến doanh tiến hành cận chiến.Đặc chiến doanh là thanh đao nhọn trong tay Nhạc Trọng, dù hao tổn một người cũng làm hắn thập phần đau lòng.

Đặc biệt là Kỷ Thanh Vũ, Trác Nhã Đồng, Đồng Hiểu Vân là những đại mỹ nữ vừa có khả năng chiến đấu vừa có năng lực đủ ấm giường cho hắn, hắn tuyệt đối không thể để cho các nàng tử vong.Tuy rằng chiến sĩ đặc chiến doanh đều là tinh anh, nhưng trong cuộc chiến đấu cường độ cao như vậy thể lực mỗi người đều tiêu hao thật lớn, chém giết đàn tang thi 1 không còn nhẹ nhàng như lúc trước.Nhạc Trọng nhìn đàn tang thi S1 không ngừng mãnh liệt tràn tới, trong tay không ngừng huy động, một quả lựu đạn rơi xuống trực tiếp đem chúng nổ bay.- Ah, vẫn còn lựu đạn, thiếu chút nữa đã quên mất rồi!Nhìn thấy Nhạc Trọng dùng lựu đạn ném vào thi đàn, Tống Văn vỗ trán hối hận kêu lên.Các chiến sĩ đặc chiến doanh đã thói quen dùng binh khí Thần Ma hệ thống cùng kỹ năng đi xử lý tang thi đạt được cường hóa, chiến đấu vô cùng hứng khởi nên đã quên mất trên người bọn họ còn có trang bị hiện đại hóa.Bọn họ cũng được võ trang đến tận răng, mỗi người có được một khẩu súng tự động 05 thức cùng tám mươi băng đạn, tám quả lựu đạn.

Chương 354: Phục kích!

Hỗn loạn! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comLoại súng tự động này đối phó đàn tang thi không gì tốt hơn, được Nhạc Trọng yểm hộ bọn họ liền lấy ra súng tự động hướng đàn tang thi điên cuồng bắn phá.Trong cơn mưa đạn, thật nhiều tang thi S1 còn chưa kịp vọt tới trước người bọn họ đã bị bắn té trên mặt đất, dù nhất thời chưa chết nhưng cũng đã đánh vỡ trận hình dày đặc của chúng.Bị phá vỡ trận hình, những con tang thi S1 rải rác xông lại đều bị Nhạc Trọng cùng đặc chiến doanh dễ dàng giết chết.Ở một bên Trầm Hoành Dương điều động lão binh gia nhập cao thủ đoàn của Hứa Tiếu, dưới hỏa lực của họ yểm hộ, cao thủ đoàn rốt cục có thể thở ra một hơi.Đội ngũ vừa đánh vừa rút lui, căn bản không dám có chút dừng lại.

Họ càng lưu lại một phút thì càng thêm nguy hiểm, họ chỉ đối phó quân tiên phong như tang thi S1 đã thập phần cố sức, nếu để đại quân tang thi chủ lực kịp đuổi tới, họ chỉ có con đường bị hóa thành bột mịn.Cuộc chiến kéo dài thêm hơn hai giờ hai ngàn con tang thi S1 còn lại mới bị mọi người giết sạch, cuối cùng họ đã phá vây thoát ra từ trong thi triều vây quanh.Nhưng bộ đội của Trầm Hoành Dương cũng tổn thất thập phần thảm trọng, hai bộ binh doanh của hắn mỗi doanh đều bị diệt mất ba thành.

Còn lại hai bộ binh doanh tân binh khác đã hoàn toàn hỏng mất không bóng dáng, chỉ sợ đã chết hết trong miệng thi đàn.Toàn bộ đạn dược đều tiêu hao sạch sẽ, không có vũ khí trực thăng võ trang chỉ còn được sử dụng để điều tra địa hình.Sau khi phá vây, ngoại trừ Nhạc Trọng đã được cường hóa nhiều lần những người còn lại đều đã mệt đến thở hồng hộc.

Nhưng họ cũng không dám dừng lại chút nào, tiếp tục thối lui về SSY thị.

Với hiện trạng trước mắt của họ, nếu xuất hiện thêm hai ngàn con tang thi S1 chỉ sợ đã đủ phá hủy toàn bộ đội ngũ, cho dù có mặt Nhạc Trọng cũng chỉ vô dụng.Dưới ý chí cầu sống, đội ngũ không ngừng chạy nhanh về SSY thị.Lúc họ vừa mới đi tới lối vào SSY thị, phát hiện ngay lối vào có một chi bộ đội đang đóng quân, đồng thời còn đang lo xây dựng công sự.Nhìn thấy đội ngũ kia, bộ đội của Trầm Hoành Dương kinh nghi bất định, nắm chặt vũ khí trong tay.

Lúc này họ đã kiệt sức hết hơi, mỏi mệt tới cực điểm, nếu đội ngũ kia xông lên chỉ sợ bọn họ sẽ lập tức sụp đổ.- Nhạc đội có đây không?

Tôi là Hùng Chính!Hùng Chính mang theo chiến sĩ nhìn đội ngũ của Trầm Hoành Dương lớn tiếng kêu lên.- Tôi ở đây!Nhạc Trọng từ trong đội ngũ đi ra lớn tiếng quát, rốt cục bọn họ đã được an toàn.Bộ đội của Trầm Hoành Dương vừa tiến vào trong nơi đóng quân của Nhạc Trọng lập tức ngã xuống giường lâm vào ngủ say.

Mỗi người đều đã kiệt lực, cho dù là đặc chiến doanh cùng thành viên cao thủ đoàn đều không ngoại lệ.Từ Chính Cương đi tới bên cạnh Nhạc Trọng hội báo:- Đoàn trưởng, sau khi chúng ta đóng quân tại nơi này, thu thập hai trăm mười ba tàn binh.

Bộ đội của La Điền Dực, Tô Đông Minh, Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân đều đã rút vào trung tâm SSY thị!Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Thẩm vấn tàn binh những kỹ năng cùng binh chủng trước kia của họ.

Sau đó đánh tan sắp xếp vào trong các doanh.

Để chiến sĩ dự bị đoàn gia tăng xây dựng công sự, thời gian của chúng ta chỉ sợ không nhiều lắm!Không có công sự cùng cạm bẫy dưới tình huống quân đội đã mất nhiều vũ khí hạng nặng, nhân loại căn bản không phải đối thủ của tang thi.Từ Chính Cương nghiêm túc đáp:- Dạ, đoàn trưởng!- Nơi này giao cho anh, tôi đi nghỉ ngơi một chút!Nhạc Trọng lưu lại một câu đi vào một chiếc giường lớn trực tiếp nằm xuống ngủ say.Cuộc chiến đoạn hậu Nhạc Trọng đảm đương vị trí đội viên cứu hỏa khắp nơi, hơn nữa còn làm thanh đao nhọn liều chết xung phong nơi tuyến đầu, tang thi chết trong tay hắn đã vượt qua bảy trăm, nhưng hắn cũng bị tiêu hao thật lớn.

Tinh thần cùng thể lực trong cuộc chiến kịch liệt đều không ngừng tiêu hao, nếu không phải hắn đủ cường hãn chỉ sợ đã mệt mỏi ngất xỉu trên chiến trường.- Tô Đông Minh, La Điền Dực đáng chết!Tiền Vệ Dân phẫn nộ mắng to.Trong hỗn loạn, Tiền Vệ Dân tổn thất thật nhiều bộ đội, sau khi bỏ chạy về tới SSY thị trong tay hắn chỉ còn ba liên đội, những chiến sĩ còn lại hoặc là thất lạc trong lúc trốn chạy, hoặc là bị tang thi đuổi theo giết chết.Đại bộ phận tang thi chủ lực làm tiên phong đều đuổi theo truy giết đội ngũ d,ow.nloa d P R C mớ i .n h ấ,t t ại kktru y e n. co m của Trầm Hoành Dương ở phía sau, nhưng cũng có tang thi tốc độ đuổi theo những đội ngũ khác.Trong tay Tiền Vệ Dân cũng có cao thủ, nhưng cao thủ của hắn không được mạnh mẽ như Trầm Hoành Dương.

Hơn nữa cũng không có xe tăng cùng trực thăng võ trang, thi đàn truy kích đem đội ngũ của hắn đánh phá tan rã, hắn chật vật bỏ chạy, sau khi chạy trốn tới SSY thị mới tụ tập được ba liên bộ đội.

Phải biết rằng lúc trước hắn có tới hai doanh, đại quân tám trăm người, nhưng lần này xuất chinh hắn xem như mất mát lớn.- Chờ mình nghỉ ngơi chỉnh đốn một phen mới thu thập Tô Đông Minh cùng Tiền Vệ Dân!Trong lòng Tiền Vệ Dân tràn ngập phẫn nộ nghĩ thầm, đồng thời đi nhanh khỏi trung tâm chỉ huy lâm thời.Phanh một tiếng súng vang, ngay giữa trán Tiền Vệ Dân hiện ra một lỗ thủng, vẻ mặt hắn tràn đầy nỗi kinh ngạc khó tin vô lực ngã trên mặt đất.- Sư trưởng…- Sư trưởng…- …Chứng kiến Tiền Vệ Dân trúng đạn ngã xuống đất, những quan quân đều vọt tới thất kinh lớn tiếng kêu lên.- Mọi người không được nhúc nhích, người phản kháng, bắn!Đột nhiên từ khắp bốn phương tám hướng xuất hiện những chiến sĩ quân đội cầm súng chiếm cứ vị trí hiểm yếu, dùng súng chỉ vào những chiến hữu ngày trước lớn tiếng quát.Tô Đông Minh lớn tiếng nói:- Tiền Vệ Dân thu nhận hối lộ khắp nơi, mua bán chức quan, một mình can thiệp công việc địa phương, phản bội tín nhiệm của quốc gia cùng Đảng, hiện tại đã bị tử hình.

Bây giờ các anh bỏ gian tà theo chính nghĩa vẫn còn kịp, chỉ cần các anh làm theo, buông tha chống cự cùng chỉnh biên ngày trước, tôi tuyệt đối sẽ không truy cứu!Một gã quan quân lớn tiếng quát:- Con mẹ nó Tô Đông Minh, La Điền Dực các ngươi là đám vương bát đản phản bội chiến hữu, các huynh đệ, xử lý bọn hắn!Tên quan quân kia hô lên chiếm được không ít chiến sĩ hưởng ứng, bọn họ đều giơ cao súng hướng đội ngũ của Tô Đông Minh phát động tiến công.Song phương ở bên trong SSY thị tiến hành cuộc chiến giằng co vô cùng kịch liệt.Tô Đông Minh vì bỏ chạy sớm nhất về SSY thị, không bị tổn thất gì quá lớn.

Bởi vậy liền chiếm hết thượng phong, những chiến sĩ của Tiền Vệ Dân vì quá mỏi mệt nên không ngừng bị bắn chết.Nhưng không có được trọng pháo trợ giúp nên bộ đội của Tô Đông Minh nếu muốn giải quyết những chiến sĩ ngoan cố chống cự cũng không phải là chuyện đơn giản.Cuộc chiến trên đường phố xưa nay đều là những cuộc chiến khó khăn nhất, là chiến tranh thảm thiết nhất.

Đặc biệt đội ngũ của Tiền Vệ Dân đối với hành vi phản bội của bộ đội Tô Đông Minh đồng thời còn giết chết trưởng quan của bọn họ tràn ngập phẫn nộ, vì thế tuy rằng họ thập phần mỏi mệt nhưng lại thập phần ương ngạnh ngoan cố chống cự.

Chương 355: Phục kích!

Hỗn loạn! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMặt khác ở một bên bộ đội của chỉ,nh sử a bở.i k kt.ruye n .c o m La Điền Dực ám sát Liễu Hồi Phong thất bại, song phương trực tiếp tiến hành cuộc chiến đấu vô cùng kịch liệt ngay bên trong SY thị, mỗi một giây phút đều có người bị bắn chết.La Điền Dực cùng Tô Đông Minh cũng hiểu thật rõ ràng Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân tuyệt đối sẽ không buông tha cho bọn hắn.

Bởi vậy bọn hắn ra tay trước, trước tiên ám sát Liễu Hồi Phong cùng Tiền Vệ Dân khiến cho họ trở tay không kịp.Bị La Điền Dự cùng Tô Đông Minh đột nhiên tập kích, bộ đội của Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong thật sự bị thương nặng, hoàn toàn lâm vào hạ phong.- Làm sao bây giờ?Quân đội sống mái với nhau liền truyền vào tai hai đầu sỏ chính phủ, Ôn Báo Quốc lập tức đi tìm Bành Minh Đức hỏi.Lúc này bởi vì quân đội sống mái với nhau lẫn phân tách, chính phủ nắm giữ đại đội võ cảnh cùng đại đội đặc cảnh liền biến thành sức chiến đấu cực kỳ mấu chốt.

Ôn Báo Quốc bọn họ nếu nghiêng về hướng bên nào, thì bên đó sẽ đạt tới thắng lợi cuối cùng.Bành Minh Đức thản nhiên nói:- Chúng ta không giúp ai cả, công việc bên trong quân đội hẳn nên để bọn họ tự mình giải quyết!Tô Đông Minh đã phái người đến liên hệ Bành Minh Đức, chỉ cần chịu giúp hắn hoặc là không giúp ai, sau trận đánh này hắn cùng La Điền Dực đều nghe theo Bành Minh Đức sai đâu đánh đó.Cuộc chiến này vô luận thắng bại nguyên khí của quân đội đều sẽ tổn thương lớn.

Một quân đội nhỏ yếu phục tùng mình càng mang tới lợi ích lớn hơn cho Bành Minh Đức.- Không được, nếu để cho bọn họ tiếp tục đánh nữa cho dù là bên thắng cũng sẽ tổn thất thảm trọng, bất lợi trong việc thủ hộ SSY thị, chúng ta phải lập tức ra tay can dự!Ôn Báo Quốc chau mày trầm giọng nói.Bành Minh Đức nửa công nửa tư nói:- Nếu ông kiên trì phải can dự vào cuộc chiến này, như vậy tôi nghĩ chúng ta hẳn nên lập tức phái người trợ giúp Tô Đông Minh bọn họ trấn áp đám người Liễu Hồi Phong.

Thực lực bộ hạ của Tô Đông Minh cùng La Điền Dực còn mạnh mẽ, hơn nữa hiện tại đã chiếm cứ thượng phong.

Nếu chúng ta trợ giúp bọn hắn có thể nhẹ nhàng trấn áp người của Liễu Hồi Phong.

Nếu chúng ta xuất binh trợ giúp Liễu Hồi Phong đối chiến cùng Tô Đông Minh với La Điền Dực thì tổn thất sẽ rất lớn!Ôn Báo Quốc trầm mặc thật lâu chau mày nói:- Nhưng bộ đội của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh vứt bỏ quân đội bạn bỏ trốn, còn phục kích quân đội bạn, loại hành vi này thật quá xấu hổ.

Chúng ta làm sao có thể trợ giúp đồ vô sỉ như thế!

Hơn nữa người như thế căn bản không đáng tin cậy, nếu lúc thủ thành bọn hắn đột nhiên rút binh bỏ trốn thì sao bây giờ?

Chúng ta nên xuất binh trợ giúp Liễu Hồi Phong tiêu diệt Tô Đông Minh cùng La Điền Dực!Chân mày Bành Minh Đức nhíu lại thành một đường thẳng:- Tô Đông Minh cùng La Điền Dực nếu bị diệt chúng ta lấy binh lực đâu mà thủ hộ SY thị?Trong mắt Ôn Báo Quốc chớp động ánh sáng kiên nghị:- Nếu thật sự thủ không được, chúng ta có thể rút khỏi SSY thị đi tới huyện Trữ Quang.

Hiện tại Nhạc Trọng đang thiếu khuyết dân cư, hắn nhất định sẽ không cự tuyệt thỉnh cầu của chúng ta!Bành Minh Đức không nhịn được buột miệng nói ra:- Báo Quốc, nếu chúng ta đến huyện Trữ Quang, ông sẽ không còn là chủ tịch SSY thị!Ôn Báo Quốc cười nhẹ, trong mắt chớp động vẻ kiên định:- So sánh với sự sống chết của hơn mười vạn người, mũ cánh chuồn của tôi tính là gì!Làm quan bình thường đều đem mũ cánh chuồn của mình so với mạng còn trọng yếu.

Ôn Báo Quốc đối với mũ cánh chuồn của mình cũng vô cùng bảo bối, ở trước tận thế hắn cũng không thiếu làm chuyện chạy quan cần quan.

Nhưng hiện giờ đối mặt sự sống chết của hơn mười vạn người, hắn vẫn làm ra lựa chọn gian nan, buông tha cho quyền lực trong tay để đổi lấy hi vọng sống sót cho hơn mười vạn người.Bành Minh Đức trầm mặc, như đinh đóng cột nói:- Tôi không đồng ý xuất binh trấn áp bộ đội của Tô Đông Minh cùng La Điền Dực!- Như vậy tự tôi dẫn người đi!Ôn Báo Quốc trực tiếp đứng lên, xoay người đi ra bên ngoài, hắn đã hạ quyết tâm.Bành Minh Đức nhìn thấy Ôn Báo Quốc đi ra bên ngoài, trong mắt chớp động dị quang, cuối cùng biến thành ngoan độc, hắn đột ngột rút cây súng lục dùng phòng thân chỉ vào Ôn Báo Quốc bóp cò.- Phanh phanh…Thanh âm tiếng súng liên tục vang lên, bởi vì khoảng cách quá gần nên trên thân Ôn Báo Quốc trúng sáu phát đạn, ngã xuống trong vũng máu không lưu lại một câu di ngôn, nhưng trong mắt lại tràn ngập vẻ kinh ngạc lẫn tiếc nuối.Hai tay Bành Minh Đức run rẩy, trong mắt chớp động vẻ điên cuồng:- SSY thị là của tôi, đừng có ai nghĩ có thể đoạt đi, Ôn Báo Quốc, đừng trách tôi.

Nếu ông cản đường của tôi, ông nhất định phải chết!Bành Minh Đức làm thổ hoàng đế tại SSY thị làm tới sảng khoái đến cực điểm.

Hắn muốn ngủ vào nữ nhân nào thì ngủ với nữ nhân đó.

Hắn muốn ai chết thì người kia sẽ không thấy được mặt trời vào hôm sau.

Hắn muốn đề bạt ai thì đề bạt ai, toàn bộ trình tự tổ chức đều do hắn nắm trong tay.

Hắn chẳng khác gì hoàng đế có thể quyết định sự sống chết của người khác.

Vô số người kính sợ hắn, nịnh bợ hắn, sợ hãi hắn, quyền lực của hắn so với chức bí thư thành ủy trước tận thế còn lớn hơn không chỉ gấp mười lần.

Quyền lực mang tới thơm ngọt làm cho hắn mê luyến thật sâu, hắn không muốn buông tha quyền lực trong tay, cho dù dùng hết mọi biện pháp hắn cũng phải bảo trụ quyền lực của hắn.Bành Minh Đức lập tức triệu tập tâm phúc cùng cao thủ của mình truyền ra một loạt mệnh lệnh:- Tư Đồ Quang, anh lập tức dẫn người đến đại đội đặc cảnh thứ nhất tiếp quản quyền chỉ huy.

Nếu Chu Liễu Phong không muốn giao ra quyền chỉ huy, anh lập tức giết hắn tại chỗ…Nhận được mệnh lệnh của Bành Minh Đức, tâm phúc của hắn lập tức hành động đi tiếp nhận quyền chỉ huy một nhóm ngành cơ cấu yếu hại.Tư Đồ Quang là một gã nam tử khôi ngô, có tướng mạo anh tuấn, vô cùng mị lực chừng ba mươi mốt ba mươi hai tuổi, hắn đưa một phần văn kiện cho đội trưởng đội đặc cảnh thứ nhất Chu Liễu Phong, nói:- Chu Liễu Phong, tôi theo mệnh lệnh của Bành bí thư đến tiếp quản chức đội trưởng đội đặc cảnh, đây là văn kiện!Chu Liễu Phong tiếp lấy văn kiện xem xét cẩn thận phát hiện đúng là thật sự, hắn khép lại văn kiện thản nhiên nói:- Tư Đồ Quang, nếu anh muốn vị trí đội trưởng đội đặc cảnh thứ nhất này, nhất định phải có văn kiện do Ôn chủ tịch ký tên, nếu không không hợp quy định!Trong mắt Tư Đồ Quang chợt lóe hàn quang, đem một phần văn kiện khác đưa cho Chu Liễu Phong:- Đây là văn kiện do chính Ôn chủ tịch ký tên!Trong lòng Chu Liễu Phong cả kinh, vội vàng tiếp nhận văn kiện, xem xét thật kỹ.

Nếu Ôn Báo Quốc thật sự muốn điều hắn đi thì thật sự phiền toái.- Động thủ!Tư Đồ Quang vừa thấy Chu Liễu Phong cúi đầu, trong mắt hắn chợt lóe hung quang, phát động kỹ năng viêm trảo, một đôi móng vuốt thiêu đốt ngọn lửa bao phủ trên hai bàn tay hắn, hung hăng hướng Chu Liễu Phong trảo tới.

Chương 356: Tiến công! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comDưới kỹ năng viêm trảo của Tư Đồ Quang, dù là xác ngoài bọc thép của xe thiết giáp cũng có thể bị một trảo của hắn xuyên thủng, cực kỳ khủng bố.Chu Liễu Phong không hề có chút phòng bị, mắt thấy sắp bị một trảo của Tư Đồ Quang xuyên thủng thân thể, một gã tâm phúc đứng bên cạnh hắn phát động kỹ năng cụ phong, một đoàn cơn lốc cứng rắn thổi Chu Liễu Phong tránh sang một bên.Nhưng tốc độ của tâm phúc kia vẫn chậm một tích tắc, cánh tay phải của Chu Liễu Phong bị viêm trảo của Tư Đồ Quang lướt qua trực tiếp bị chém đứt rụng rơi trên mặt đất.Đồng thời mười cao thủ đi cùng Tư Đồ Quang cũng đều tự phát động kỹ năng hướng Chu Liễu Phong cùng tâm phúc của hắn đánh tới.Một gã cao thủ dưới trướng Tư Đồ Quang trực tiếp biến thân thành lang nhân, lao ra một bước dài đi tới trước mặt tâm phúc vừa mới cứu mạng Tư Đồ Quang, hai móng vuốt hung hăng đâm vào ngực chiến sĩ kia, sau đó dùng lực lôi kéo, cứng rắn đem chiến sĩ kia xé rách thành hai đoạn, máu tươi cùng nội tạng rơi đầy đất.Một gã cao thủ dưới trướng Tư Đồ Quang cầm súng tự động 05 thức trong tay đột nhiên hướng tâm phúc của Chu Liễu Phong bắn phá, trong tích tắc đã có sáu người bị viên đạn xỏ xuyên qua ngã rạp trên mặt đất.Đi theo bên cạnh Chu Liễu Phong đều là tâm phúc của hắn, cũng là cao thủ trong đội đặc cảnh thứ nhất tại SSY thị, mỗi người đều có được bản lĩnh bất phàm.

Một người liệp sát hai mươi con tang thi bình thường đều không thành vấn đề, nhưng bọn họ cũng không cách nào ngăn cản được súng ống bắn phá trong cự ly quá gần.- Đội trưởng!

Chạy mau!

Anh phải báo thù cho chúng tôi!Một gã cao thủ có được kỹ năng điều khiển niệm lực phát động niệm lực bích chướng cản trở trước mặt nhóm cao thủ của đội đặc cảnh còn sống sót, lớn tiếng quát.Những viên đạn bắn trúng niệm lực bích chướng đều bị cản trở ngăn cản xuống.Một gã cường hóa giả lực lượng hệ cấp cao trực tiếp cầm một cây thiết chùy nặng hơn trăm cân hung hăng oanh lên trên niệm lực bích chướng kia.Oanh một tiếng nổ, tên cao thủ có được kỹ năng điều khiển niệm lực toàn thân chấn động, phun ra một ngụm máu tươi.

Kỹ năng niệm lực có rất nhiều chỗ tiện lợi, có t ruyệ n đ-ư ợc co py t ạ i k.k truy,en .c om, được nhiều pháp môn sử dụng, nhưng dùng trong phòng ngự phải tương liên cùng tinh thần của hắn.

Một khi niệm lực bích chướng phải thừa nhận lực lượng vượt qua giới hạn phòng ngự của tinh thần lực, bản thân hắn sẽ bị thương tổn nghiêm trọng.Thừa dịp tên cao thủ điều khiển niệm lực cản trở phía sau, bốn gã tâm phúc còn sót lại của Chu Liễu Phong liền ôm lấy hắn nhanh chóng thoát khỏi nơi đó.Cuộc chiến dưới sự đánh lén đê tiện của Tư Đồ Quang, đội ngũ của Chu Liễu Phong bị tổn thương vô cùng nghiêm trọng.Bị Tư Đồ Quang thống lĩnh cao thủ liên tục oanh kích, niệm lực bích chướng chỉ ngăn cản được ba giây đã bị phá hư, tên cao thủ cầm thiết chùy nặng trăm cân một gậy oanh lên vị cao thủ niệm lực kia, trực tiếp đem hắn tạp thành thịt vụn.Phá hủy sự chống cự của đội ngũ Chu Liễu Phong, lang nhân cao thủ mang theo năm tên cường giả nhanh chóng tiến hành truy kích năm người Chu Liễu Phong.Tư Đồ Quang dùng danh nghĩa ủy ban thành phố phối hợp người của Bành Minh Đức bên trong đội đặc cảnh thứ nhất nhanh chóng đem đội đặc cảnh chặt chẽ nắm giữ trong tay.Bành Minh Đức phái ra cao thủ thanh tẩy toàn bộ thế lực của Ôn Báo Quốc bên trong SY thị.

Một phần thế lực của Ôn Báo Quốc nếu không bị tiêu diệt thì đầu hàng Bành Minh Đức.Trong cơn hỗn loạn, cũng có chút tổ chức bắt đầu mượn gió bẻ măng, tùy ý mở rộng lên thế lực.

Đồng thời cũng có hạng người có dã tâm thừa dịp đánh lén thế lực khác, cướp lấy lương thực vũ khí của họ, xây dựng tiểu đoàn thể của mình, cả SY thị lập tức biến thành hoàn toàn hỗn loạn.Những người sống sót bình thường phần lớn đều trốn trong nhà lạnh run nhìn hết thảy biến cố phát sinh trong SSY thị.

Bên trong hỗn loạn có rất nhiều tên côn đồ xông ra ngoài đường tùy ý phá phách cướp bóc đốt nhà, gian dâm cưỡng đoạt phát tiết hắc ám bên trong nội tâm.

Trước tận thế mỗi khi gặp phải thế cục hỗn loạn luôn có thật nhiều tên côn đồ xuất hiện, sau tận thế đương nhiên không hề có chút ngoại lệ.

Đồng thời bởi vì sau tận thế lòng người biến hóa, số lượng những tên côn đồ còn nhiều hơn trước tận thế không biết bao nhiêu.Bành Minh Đức nắm giữ được lực lượng của cảnh sát, võ cảnh cùng đặc cảnh, lúc này mới phái ra cảnh sát tiến hành trấn áp bạo loạn trong thành.

Những cảnh sát vừa xuất hiện liền không chút lưu tình lấy súng đem những tên côn đồ trực tiếp bắn chết ngay tại chỗ.

Vô luận là các thế lực hay tên côn đồ mượn gió bẻ măng, một khi bắt được đều trực tiếp bắn chết ngay tại chỗ.Sau khi phái ra cảnh sát trấn áp côn đồ, Bành Minh Đức liền phái ra đội đặc cảnh đi trợ giúp Tô Đông Minh cùng La Điền Dực trấn áp tàn quân của Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong.Sức chiến đấu của đặc cảnh cũng cực kỳ mạnh mẽ, trong đó không ít tay súng bắn tỉa, bọn hắn lại đầy sinh lực, vừa gia nhập chiến đoàn liền đánh cho tàn quân của Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong thêm tan tác, bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian.- Đoàn trưởng!Từ Chính Cương đi tới bên cạnh giường lay tỉnh Nhạc Trọng còn đang ngủ say.Bạch Cốt đã có được sơ cấp trí tuệ, hắn không cảm giác được trên người Từ Chính Cương có sát ý bởi vậy cũng không ngăn cản hành động của Từ Chính Cương.Nhạc Trọng nhanh chóng mở mắt từ trên giường bật dậy hỏi:- Chuyện gì, TỠdoanh trưởng?Nhạc Trọng cũng như mọi người đều đang nằm trong hoàn cảnh nguy hiểm, bởi vậy hắn giữ nguyên quần áo nằm ngủ.Từ Chính Cương vội đáp:- Bộ đội của Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong bị bộ đội của Tô Đông Minh cùng La Điền Dực phục kích.

Tiền Vệ Dân bị ám sát, bộ đội của Liễu Hồi Phong bị thương nặng.

Hiện tại Liễu Hồi Phong cùng Tô Đông Minh đều phái ra sứ giả đi tới nơi đóng quân của chúng ta thỉnh cầu ngài tiếp kiến!- Lập tức dẫn tôi đi gặp bọn hắn!Nhạc Trọng rất nhanh đã gặp mặt sứ giả hai bên.Một gã quân nhân thân mặc quân trang, thân cao chừng 1m85, gương mặt thập phần đoan chính làn da ngăm đen, rất có khí chất của một quân nhân hướng Nhạc Trọng nói:- Nhạc đoàn trưởng!

Tôi là liên trưởng Lý Hoa đệ nhị liên thuộc đệ nhất doanh dưới quyền Liễu phó sư trưởng!

Đội ngũ của chúng tôi cùng đội ngũ của Tiền phó sư trưởng đã bị hai đại phản đồ Tô Đông Minh cùng La Điền Dực phục kích, tổn thất thảm trọng.

Hi vọng Nhạc đoàn trưởng có thể xuất binh tương trợ, giúp chúng tôi xử lý phản đồ.

Sau khi thành công tất có thâm tạ!Một gã đồng dạng mặc quân trang, gương mặt có chút thanh tú trực tiếp nhìn Nhạc Trọng khai ra điều kiện càng thêm thực tế:- Nhạc đoàn trưởng!

Tôi là tham mưu trưởng Nhạc Minh Hải thuộc đệ nhất doanh dưới quyền La sư trưởng!

Chỉ cần ngài mang binh giúp chúng tôi tiêu diệt phản đảng của Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong, chúng tôi nguyện ý tặng ngài ba trăm xử nữ xinh đẹp, một vạn tấn lương thực, phụ trách giúp ngài huấn luyện pháo binh cùng kỹ thuật binh.

Đồng thời cho phép ngài ở trong SY thị chiêu mộ sáu vạn người trở xuống!

Chương 357: Tiến công! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSo sánh với điều kiện khô cằn của Liễu Hồi Phong, điều kiện của La Điền Dực cực kỳ hấp dẫn.

La Điền Dực cùng Tô Đông Minh hiểu thật rõ ràng làm sao trao đổi ích lợi hơn so với Liễu Hồi Phong.Nghe được điều kiện mà Nhạc Minh Hải nói ra, sắc mặt Lý Hoa đại biến.Vẻ mặt Nhạc Minh Hải thật tự tin nhìn Nhạc Trọng.

Hắn tin tưởng Nhạc Trọng sẽ thập phần sảng khoái chấp nhận điều kiện ch ỉnh sửa b,ở,i -k k tru y e n. com. mà bọn hắn khai ra.

Dù sao lúc này bộ đội của Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong đã bị đánh thành tàn phế, chỉ còn lại một kích cuối cùng.

Chỉ cần Nhạc Trọng cho bọn hắn một đao chung kết là có thể đem bộ đội của Tiền Vệ Dân cùng Liễu Hồi Phong tiêu diệt dễ dàng, sau đó là có thể đạt được hồi báo thật dày.Nhạc Trọng nghe lời nói của Nhạc Minh Hải, lạnh lùng cười nói:- Anh đi về nói cho Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, hiện tại ở trước mắt họ chỉ có con đường đầu hàng vô điều kiện.

Nếu còn tiếp tục ngoan cố chống lại chỉ còn con đường chết.

Nếu không phải hai quân giao chiến không giết sứ giả, anh đã sớm bị tôi bắn chết!

Cút đi!Hai gã chiến sĩ đi tới giống như kéo con chó chết lôi Nhạc Minh Hải đi nhanh ra ngoài.Sắc mặt Nhạc Minh Hải đại biến, lớn tiếng kêu lên:- Nhạc đoàn trưởng!

Nhạc đoàn trưởng, chúng ta có chuyện từ từ thương lượng!

Điều kiện có thể từ từ bàn lại!Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:- Từ doanh trưởng!

Lập tức điều động đệ nhị doanh, đệ tam doanh, đệ tứ doanh tấn công bộ đội của Tô Đông Minh cùng La Điền Dực!- Dạ, đoàn trưởng!Từ Chính Cương ứng tiếng, lập tức đi ra ngoài bắt đầu điều binh tấn công bộ đội của Tô Đông Minh cùng La Điền Dực.Hai người Tô Đông Minh cùng La Điền Dực không từ mà biệt, trực tiếp chạy trốn bỏ rơi trận địa đã chọc giận Nhạc Trọng không nhỏ.

Hơn nữa nếu có thể thừa dịp hiện tại đem hai chi đội ngũ của bọn hắn tiêu diệt, cả SSY thị sẽ rơi vào trong tay Nhạc Trọng.

Đến lúc đó vật hắn muốn lấy đã không cần chờ người khác cấp cho hắn.Lý Hoa từ trong địa ngục quay về thiên đường, vẻ mặt mừng như điên nhìn Nhạc Trọng liên tục cảm ơn:- Đa tạ ngài, Nhạc đoàn trưởng!

Đại ân đại đức của ngài chúng tôi tuyệt đối sẽ không quên!- Anh quay về chỉ huy chiến đấu đi!Nhạc Trọng lưu lại một câu, đi nhanh ra ngoài.Lý Hoa nhanh chóng rời khỏi nơi đó, chạy về đội ngũ của mình.Dưới sự chỉ huy của Từ Chính Cương, đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh liền đầu nhập vào trong chiến trường, hướng bộ đội của Tô Đông Minh phát động tiến công vô cùng mãnh liệt.Chiến sĩ của Nhạc Trọng trải qua vài giờ nghỉ ngơi chỉnh đốn đã khôi phục thể lực rất nhiều.

Dưới tàn quân của Tiền Vệ Dân phối hợp không ngừng cướp lấy trận địa.Bộ đội của Tô Đông Minh trải qua một ngày chiến đấu cùng suốt đêm bỏ trốn, sau đó lại chiến đấu kịch liệt suốt mấy giờ đã mỏi mệt không chịu nổi, bộ đội của Nhạc Trọng lại đầy sinh lực gia nhập chiến trường, liền giống như chẻ tre không ngừng công phá phòng tuyến của đội ngũ Tô Đông Minh.

Đặc biệt trong bộ đội của Nhạc Trọng có thêm mười hai cỗ xe 122 phóng trái phá, mỗi lần bộ binh tiến công đều thấy pháo kích nổ vang, ngay lập tức hoàn toàn phá hủy chốt đóng của đối phương.Dưới công kích mãnh liệt của họ, đội ngũ của Tô Đông Minh nhanh chóng tan tác, thật nhiều tàn binh đều hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.Có tàn binh thậm chí trực tiếp ném bỏ vũ khí, cởi bỏ quân trang liền biến thành người sống sót bình thường.

Còn có tàn binh trực tiếp đầu hàng, bọn họ đã chiến đấu suốt một ngày đêm cực kỳ mệt mỏi, bị trọng pháo oanh kích sĩ khí hạ thấp tới điểm đóng băng, không còn muốn tiếp tục chiến đấu.Vừa mới đánh tan bộ đội của Tô Đông Minh, đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh theo sự chỉ huy của Từ Chính Cương hung hăng đánh tiếp bộ đội của La Điền Dực.Dưới công kích mãnh liệt của họ, bộ đội của La Điền Dực thiếu chút nữa hỏng mất.

Nhưng bên trong đội ngũ của hắn có chiến sĩ đặc cảnh của Bành Minh Đức phái tới cùng cao thủ dưới trướng của La Điền Dực liều mạng tử chiến mới miễn cưỡng bám trụ lại.Ba gã chiến sĩ đệ tam doanh mang theo súng cẩn thận dựa vào một nhóm công sự che chắn tiến về phía trước.Đột nhiên một gã cường hóa giả tốc độ hệ dưới trướng La Điền Dực từ trong góc đột nhiên nhảy ra, cầm một khẩu súng tự động 05 thức hướng ba chiến sĩ điên cuồng bắn phá, mưa đạn dày đặc rơi lên người bọn họ, bắn thủng bì giáp da heo, đánh ngã họ trên mặt đất.Thủ tiêu ba gã chiến sĩ đệ tam doanh xong, tên cao thủ kia thật nhanh bỏ chạy vào một ngã rẽ.Cao thủ đoàn dưới trướng La Điền Dực chiến đấu kịch liệt cùng một chỗ với chiến sĩ của Nhạc Trọng, mặc dù bọn hắn bị đại quân tấn công tan tác nhưng cũng đã giết không ít chiến sĩ bình thường của hắn.

Chiến sĩ cao thủ đoàn không ở lại một chỗ quá lâu nên trọng pháo rất khó uy hiếp được bọn hắn.

Trong cuộc chiến đấu trên đường phố bọn hắn giết chết không ít chiến sĩ bình thường, mà thương vong lại rất ít.

Bởi vì bọn hắn cũng là do cao thủ tạo thành tương tự đặc chiến doanh, chiến đấu trên đường phố là tinh thông của bọn họ.Từ Chính Cương vừa nhận được tin phản hồi từ tiền tuyến lập tức điều chỉnh đội ngũ, không để bộ đội tiếp tục liều lĩnh, mà đánh ổn chắc, tập kết đại bộ đội đẩy mạnh về phía trước.Một gã tay súng bắn tỉa tinh anh của đội đặc cảnh dựa trên một tòa lầu cao nhắm ngay một tên chiến sĩ bình thường, đó là con mồi hiện tại của hắn.

Năm con mồi trước đó đã bị hắn trực tiếp bạo đầu, hắn liếm liếm môi đưa ngón tay đặt lên trên cò súng.Phanh một tiếng súng vang, đầu của tay súng bắn tỉa tinh anh đội đặc cảnh trực tiếp bị mở ra một lỗ máu thật lớn, trong hai mắt hắn tràn ngập vẻ kinh hãi khó thể tin hắn lại bị người bắn tỉa mà chết.Trên một nhà cao tầng phương xa, Bạch Hà nhanh chóng xoay người thoát khỏi điểm bắn tỉa, sau đó lại tìm kiếm con mồi kế tiếp.Nhạc Trọng lại cho chiến sĩ đặc chiến doanh đã nghỉ ngơi vài giờ gia nhập vào trong chiến trường.

Dẫn đầu phát hỏa chính là cuộc chiến của tay súng bắn tỉa!

Tay súng bắn tỉa ở trong chiến trường là uy hiếp lớn nhất đối với chiến sĩ đặc chiến doanh của hắn, một gã tay súng bắn tỉa siêu cường thậm chí có thể uy hiếp cả tính mạng đại cao thủ như chính Nhạc Trọng.Bên trong đặc chiến doanh, lúc này lấy Bạch Hà cầm đầu có tám gã tay súng bắn tỉa, bọn họ phối hợp cùng đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh liệp sát những tay súng bắn tỉa của đội đặc cảnh cùng bộ đội La Điền Dực.Nhạc Trọng phát động hợp thể phòng hộ thuật mãnh liệt như xe tăng xông vào bên trong cao thủ đoàn của La Điền Dực.Cao thủ đoàn của La Điền Dực chứng kiến Nhạc Trọng mặc cốt khải xông tới trận địa của họ, từng tay súng bắn tỉa lập tức hướng Nhạc Trọng điên cuồng nổ súng, ý đồ xử lý hắn.Bảy tay súng bắn tỉa của đội đặc cảnh cùng chiến sĩ dưới trướng La Điền Dực trước tiên nhắm ngay Nhạc Trọng bóp cò.Cơ hồ ngay lúc bảy tay súng bắn tỉa vừa nhắm ngay Nhạc Trọng, hắn liền sinh ra cảm ứng, hướng bên phải nhanh như chớp tránh sang một bước.

Chương 358: Nhạc Trọng cường hoànhChỉnh sửa : kktruyen.comToàn bộ những viên đạn bắn tỉa bắn trúng mặt đất, bắn ra bảy hố nho nhỏ.Một bên khác, tám gã tay súng bắn tỉa do Bạch Hà cầm đầu cũng bóp cò.Cùng với tiếng súng vang, bốn gã tay súng bắn tỉa của đối phương lập tức bị bạo đầu xử lý.Nhạc Trọng vừa bị bức lui, hai gã cường hóa giả tốc độ hệ không nhịn được từ trong chỗ ẩn nấp vọt ra, cầm khẩu súng tự động 05 thức hướng Nhạc Trọng điên cuồng bắn tới.Nhạc Trọng chẳng khác gì ma thần đứng thẳng, thật nhiều viên đạn bắn trúng cốt khải của hắn liền bị đánh bật ra.

Hắn mở ra cánh tay phải, năm đạo cốt nhận cực kỳ sắc bén từ trong tay phải hắn bắn tới, dùng sức hợp lại, đem hai gã cường hóa giả tốc độ hệ trực tiếp chém thành năm đoạn.Nhạc Trọng dễ dàng chém giết hai gã cường hóa giả, như một cỗ thiết giáp hướng trận địa của La Điền Dực vọt tới.- Hắn là Nhạc Trọng!

Theo tôi cùng tiến lên, giết hắn!

Sau khi giết hắn binh lính của hắn sẽ lập tức hỏng mất!Đệ nhất cao thủ Trần Hùng dưới trướng La Điền Dực chứng kiến Nhạc Trọng nhảy vào trong trận địa, hướng mười tám thành viên cao thủ đoàn còn sót lại lớn tiếng gầm rú.Dấu hiệu cốt khải trên người Nhạc Trọng đã trở n guồn : kkt.r u-yen..c o,m thành tượng trưng của hắn.

Trần Hùng liếc mắt liền nhận ra thân phận Nhạc Trọng, trong lòng tràn ngập sát ý.Nếu Nhạc Trọng không xuất hiện, trận chiến này bọn hắn nhất định sẽ thua.

Duy nhất chỉ là sẽ tạo thành bao nhiêu thương tổn cho bộ đội của Nhạc Trọng.

Hiện tại Nhạc Trọng xuất hiện trên chiến trường, như vậy đã cho bọn hắn cơ hội chuyển bại thành thắng.Mười tám thành viên cao thủ đoàn dưới trướng La Điền Dực theo Trần Hùng suất lĩnh vọt ra ngoài, cầm đủ loại binh khí hướng Nhạc Trọng đánh tới.- Muốn chết!Nhạc Trọng nhìn thấy bọn hắn, trong mắt chợt lóe hàn quang, trong tay nhanh chóng xuất hiện một ống phóng rốc két phản xe tăng.Ánh lửa chợt lóe, hỏa tiễn nhanh chóng oanh lên một gã cường hóa niệm lực hệ không hề có bất kỳ vũ khí nào trong tay.Oanh một tiếng nổ, tên niệm lực giả trực tiếp bị tạc thành bốn năm mảnh.Ngay sau đó một cây mây thật lớn từ dưới mặt đất bắn ra hướng Nhạc Trọng quấn tới.

Đó là một gã cường hóa giả có được dị năng điều khiển thực vật vừa phát động năng lực của hắn.Ba gã cường hóa giả lực lượng hệ cầm lang nha bổng, đại thiết chùy, đại quan đao trong tay mang theo khí thế hùng hậu đánh về phía Nhạc Trọng.Hai gã cao thủ tinh thông kỹ năng thao túng súng ống cầm súng phóng lựu cùng súng phóng đạn cay oanh về hướng Nhạc Trọng.

Bọn hắn có được năng lực điều khiển súng ống, bắn cực chuẩn, trong vòng trăm thước bạo đầu bách phát bách trúng.Sáu gã tốc độ hệ phát động ảnh bộ hướng Nhạc Trọng phát động xung phong.

Bọn hắn đều biết dùng súng ống bình thường không thể thương tổn Nhạc Trọng, bản thân cũng không mang theo vũ khí hiện đại mà đổi thành binh khí dao găm cận chiến.Một gã tinh thần hệ phát động tinh thần trùng kích với Nhạc Trọng, nhưng không chút hiệu quả.

Là tiến hóa giả tinh thần hệ, tinh thần lực của Nhạc Trọng đã vượt qua nhân loại bình thường gấp mười một lần, tinh thần của tên kia trùng kích không hề tổn thương hắn được mảy may.Hai gã cường hóa giả triệu hoán hệ một người triệu ra một con gấu cao tới hai thước, một người triệu ra một con hổ thật lớn, hai con thú kia đều hướng Nhạc Trọng đánh tới.Ngoài ra còn có một tên cường hóa giả ma pháp hệ đang niệm chú ngữ ma pháp, một ma pháp trận trống rỗng xuất hiện ngưng tụ ma pháp bên trong.Bản thân Trần Hùng là một gã tiến hóa giả lực lượng hệ, khí lực của hắn vô cùng mạnh mẽ, trên người mặc bộ áo giáp bằng da hắc ngư biến dị nhị giai (trước kia SY thị cũng từng giết được một con hắc ngư nhị giai), đầu đội mũ sắt, tay ôm một khẩu súng máy hạng nặng loại 89 thức 12.7mm giống như một hỏa điểm di động hướng chỗ Nhạc Trọng điên cuồng bắn phá.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm dâng lên cực nhanh đem thực vật biến dị dưới chân hắn trực tiếp thiêu hủy thành tro tàn.

Tay hắn vung lên, năm cây cốt nhận hướng năm tên cường hóa giả tốc độ hệ đâm tới.

Chỉ trong tích tắc năm cây cốt nhận đã đâm xuyên đầu năm người kia, trực tiếp đem bọn họ xuyến lại đinh trên mặt đất.Trần Hùng cầm súng máy trong tay điên cuồng bắn phá về hướng Nhạc Trọng, viên đạn có thể đem xe thiết giáp bình thường phá xuyên nhưng chỉ lưu lại chút dấu trầy trên cốt khải, đồng thời lực bắn thật lớn đem Nhạc Trọng đánh bay ngược ra sau mấy thước.Trần Hùng nhìn thấy Nhạc Trọng bị trúng đạn như cơ hồ không hề bị tổn thương, trong mắt tràn ngập kinh hãi:- Làm sao có thể?

Đây chính là loại đạn trọng súng máy, vì sao không thể phá vỡ được phòng ngự của hắn?Thân hình Nhạc Trọng chớp động, tránh khỏi oanh kích của đạn cay cùng lựu đạn, hư không điểm về hướng Trần Hùng, phát động kỹ năng ma viêm, một đạo ma viêm phong bạo trống rỗng xuất hiện, ma viêm phong bạo kinh khủng đem Trần Hùng, hai con thú triệu hoán cùng ba gã cường hóa giả lực lượng hệ toàn bộ cắn nuốt.Sau khi phong bạo ngừng lại, Trần Hùng cùng ba gã cường hóa giả lực lượng hệ bị thiêu thành tro tàn, ngay cả trọng súng máy cũng bị hòa tan thành một bãi nước thép.

Chỉ có áo giáp hắc ngư nhị giai biến dị có lực phòng ngự kinh người rơi rụng trên mặt đất.

- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!

Tôi đầu hàng!Tên cường hóa giả tốc độ hệ còn sót lại chứng kiến Nhạc Trọng hung hãn khủng bố như thế, ngay cả Trần Hùng cũng bị hắn một kích miểu sát, hoảng sợ tới mức quỳ trên mặt đất vứt bỏ vũ khí lớn tiếng kêu khóc.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn thoáng qua người kia đã hoàn toàn mất đi ý chí chiến đấu, lại hư không điểm về hướng cường hóa giả ma pháp hệ đang niệm chú ngữ, một đoàn quả cầu lửa trong nháy mắt bay ra oanh lên trên đầu tên kia, trực tiếp đem đầu hắn oanh bạo.

- Đầu hàng, hoặc là chết!

Các anh chỉ có ba giây thời gian suy nghĩ!Nhạc Trọng quay đầu nhìn những cao thủ còn sót lại dưới trướng La Điền Dực lạnh băng nói.- Tôi đầu hàng, đừng giết tôi!- Nhạc đoàn trưởng!

Tôi hàng!

Tôi hàng!- …Cường hóa giả cao thủ đoàn dưới trướng La Điền Dực vẻ mặt hoảng sợ quỳ dưới đất lớn tiếng cầu xin.

Thủ đoạn khủng bố của Nhạc Trọng đã hoàn toàn dọa phá lá gan của bọn hắn, bọn hắn rốt cục không cách nào tiếp tục sản sinh lòng phản kháng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn những cường hóa giả đầu hàng ra lệnh:- Tốt lắm!

Các anh đi với tôi tới trận địa của La Điền Dực!

Hoàn toàn đem bọn họ đánh tan!- Dạ, Nhạc đoàn trưởng!- Dạ!- …Bảy tên cao thủ còn sót lại vội vã gật đầu đáp, sau đó cùng Nhạc Trọng phóng đi.Lấy Nhạc Trọng cầm đầu tám gã cao thủ đoàn rất nhanh xông vào trận địa của La Điền Dực.Cường hóa giả tinh thần hệ vừa nhìn thấy chiến sĩ của La Điền Dực chợt phát động tinh thần trùng kích, những nơi tinh thần lực đi qua chiến sĩ của La Điền Dực hai mắt trợn trắng, hộc máu mà chết.Hai gã cường hóa giả triệu hoán hệ điên cuồng triệu hồi ra mười con cự lang, hành động của cự lang cực kỳ linh mẫn, thoáng chốc đã xông vào trong cánh quân La Điền Dực điên cuồng đem yết hầu từng tên chiến sĩ cắn đứt.

Chương 359: Cướp lấy SSY thị! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTên cường hóa giả tốc độ hệ thân hình chớp động, từ trong một hẻm nhỏ thoát ra dùng súng ống trực tiếp bắn phá đem những chiến sĩ kháng cự xử lý.Cường hóa giả thực vật hệ công kích lại thập phần quỷ dị, thường thường có một gốc dây mây từ dưới đất bắn ra đem một chiến sĩ bình thường cuốn lấy trực tiếp siết chết.Nhạc Trọng cầm súng tự động 05 thức trong tay xung phong trên tuyến đầu, bằng vào lực lượng một người hoàn toàn áp chế các chiến sĩ của La Điền Dực.

Những chiến sĩ kia vừa lộ ra khỏi điểm ẩn nấp liền bị bắn nổ đầu.Dưới sự đột kích của Nhạc Trọng cùng cao thủ đoàn, bộ đội La Điền Dực chết thảm trọng, dần dần tan tác.Từ Chính Cương nhìn thấy tình thế lập tức đem chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh đầu nhập vào trong chiến đấu, điên cuồng tấn công bộ đội của La Điền Dực.Binh lính của La Điền Dực cùng đội đặc cảnh tan rã, không ngừng tháo chạy vào trung tâm SY thị.Ngay khi bộ đội của Nhạc Trọng thừa thắng xông lên, một liên quân do võ cảnh, đặc cảnh, cảnh sát tạo thành tạo nên từng đạo phòng tuyến, miễn cưỡng ngăn chặn chiến sĩ của Nhạc Trọng tiến tới.Bành Minh Đức đích thân đi tới đầu trận tuyến, thông qua loa lớn hướng Nhạc Trọng lớn tiếng quát:- Nhạc Trọng!

Tôi là Bành Minh Đức!

Tôi muốn mời anh lập tức rút quân!

Đây là việc giữa nội bộ SSY thị chúng tôi, hẳn do người của SSY thị giải quyết, anh là người ngoài không nên can thiệp!Bành Minh Đức chính nghĩa lẫm nhiên thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:- Liễu sư trưởng, Trầm sư trưởng, có sự tình gì cũng có thể thương lượng.

Chúng ta hẳn nên giải quyết vấn đề trên bàn đàm phán mà không phải chém giết lẫn nhau.

Các ông chém giết lẫn nhau đều chỉ làm chiến sĩ bên dưới tử vong.

Nguyên bản bọn họ đều là chiến sĩ xuất sắc, cho dù chết cũng chỉ chết trong việc phục hưng quốc gia trong quá trình chiến đấu cùng tang thi mà không phải chết trong cuộc chiến đấu của nhân loại chúng ta.

Các ông vì bản thân phẫn nộ mà làm nhiều chiến sĩ xuất sắc khuất nhục chết đi, chẳng lẽ các ông không cảm thấy xấu hổ sao?Bành Minh Đức là một gã chính khách tiêu chuẩn, hắn nói những đạo lý lớn đều có một bộ, nghe xong lời nói của hắn tàn quân của Tiền Vệ Dân lẫn Liễu Hồi Phong đều có chút xúc động.Hai mắt Liễu Hồi Phong đỏ đậm thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:- Bành Minh Đức!

Con mẹ nó ông ít nói nhảm!

Hôm nay lão tử không đập chết hai tên vương bát đản La Điền Dực cùng Tô Đông Minh thì là đồ khốn!

Bởi vì hai tên vương bát đản kia, chúng tôi đã chết bao nhiêu hảo huynh đệ.

Bọn hắn không chết, ông nói không có ích lợi gì!Dị quang trong mắt Bành Minh Đức chớp động, nói:- Chỉ cần Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết thì các ông không đánh nữa sao?Liễu Hồi Phong lớn tiếng nói:- Đương nhiên!

Chỉ cần bọn hắn chết, lão tử không đánh nữa!- Được!

Một lời đã định!Khóe miệng Bành Minh Đức hiện lên đường cong, phất phất tay, hai gã đặc cảnh đem Tô Đông Minh cùng La Điền Dực áp giải tới trước trận địa hai quân.Sắc mặt Tô Đông Minh xanh mét, chửi ầm lên:- Bành Minh Đức!

Tên vương bát đản như mày tuyệt đối không chết tử tế được!Hai mắt La Điền Dực đỏ đậm trừng trừng Bành Minh Đức quát:- Bành Minh Đức!

Cả nhà mày là vương bát đản!

Mày là kẻ khốn kiếp!Tô Đông Minh cùng La Điền Dực vừa lui đã bị Bành Minh Đức phái ra cao thủ khống chế bắt giữ.

Bọn hắn thật không ngờ chiến hữu mới vừa kề vai chiến đấu thế nhưng ở thời điểm mấu chốt đem bọn hắn bán rẻ.Bành Minh Đức cao giọng nói:- Tô Đông Minh, La Điền Dực, hai người trốn chạy trên chiến trường, lại đem người phục kích quân đội bạn, chứng cớ vô cùng xác thực.

Tội ác tày trời, hiện tại xử bắn ngay tại chỗ!

Lập tức chấp hành!Hai gã đặc cảnh đem súng chỉ lên đầu hai đầu sỏ quân đội Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, bóp cò!Phanh!

Phanh!Nương theo hai tiếng súng vang, đầu của La Điền Dực cùng Tô Đông Minh đã hiện thêm hai lỗ máu ngã trên mặt đất.Bành Minh Đức nhìn thấy hai người Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng.

Hai người này vừa chết, hắn có thể công khai gồm thâu thủ hạ cũ của hai người bọn họ.

Hơn nữa trong tay hắn có lực lượng võ cảnh, đặc cảnh, cảnh sát, hắn có thể trở thành thế lực mạnh nhất SSY thị.

Bộ đội của Trầm Hoành Dương cùng Liễu Hồi Phong đã bị đánh thành tàn phế, bộ đội của hắn sẽ trở thành lực lượng võ trang mạnh nhất SSY thị.

Sau này hắn có thể thông qua đủ loại thủ đoạn làm suy yếu bộ đội của hai người kia, cuối cùng đem cả SSY thị hoàn toàn nắm giữ trong tay hắn.Liễu Hồi Phong nhìn thấy hai người Tô Đông Minh cùng La Điền Dực đã chết, rốt cục thở ra một ngụm ác khí, nhưng trong lòng chợt biến thành mờ mịt.Đúng lúc này Nhạc Trọng trực tiếp mang theo cao thủ đặc chiến doanh xâm nhập vào đội ngũ của Liễu Hồi Phong, dùng súng chỉ thẳng vào đầu hắn lạnh lùng nói:- Liễu sư trưởng!

Hiện tại ông chỉ có hai lựa chọn, thứ nhất là mang theo bộ đội đầu hàng tôi, nhận chỉnh biên.

Thứ hai chính là cùng đội ngũ của ông nhận cái chết!Cơ hồ ngay lúc Nhạc Trọng phát động, chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh của huyện Trữ Quang đều thay đổi họng súng chỉ vào tàn quân của Liễu Hồi Phong.Tàn quân của Tiền Vệ Dân sau khi được Nhạc Trọng giải cứu đã bị tước vũ khí sau đó bắt lại.Liễu Hồi Phong nhìn họng súng chỉ vào đầu mình, cười khổ một tiếng nói:- Nếu tôi hàng bộ hạ của tôi sẽ như thế nào?Nhạc Trọng không hề che giấu nói thẳng:- Toàn bộ chiến sĩ trải qua giáo dục đánh tan sắp xếp vào trong bộ đội chủ chiến.

Tôi sẽ đối xử bình đẳng với bọn họ!Bộ hạ của Liễu Hồi Phong đều là lão binh thân kinh bách chiến, đây là một số tài nguyên lớn, lúc trước Nhạc Trọng chịu xuất binh giúp Liễu Hồi Phong là vì nhìn trúng nhóm lão binh bách chiến trong tay hắn.Liễu Hồi Phong đã có ý hàng, hắn trực tiếp hỏi:- Nếu tôi hàng có thể đạt được đãi ngộ gì?Nhạc Trọng chân thành mời:- Hưởng thụ đãi ngộ quân hàm trung tá.

Hơn nữa tôi nguyện ý mời ngài làm giáo viên trường quân đội, hướng quan quân chúng tôi truyền thụ đủ loại tri thức về chiến tranh hiện đại hóa!Giáo viên trường quân đội của Nhạc Trọng cực kỳ khuyết thiếu, quan chỉ huy xuất sắc như Từ Chính Cương cơ hồ phần lớn thời gian đều bị điều động đi chiến đấu cùng tang thi, cứu vớt người sống sót hay tìm tòi vật tư.

Trường quân đội thật sự rất thiếu thốn giáo viên chuyên môn truyền thụ tri thức chiến tranh download ebook mới nhất tại kktruyen.com hiện đại hóa.Nhạc Trọng lấy được thật nhiều trang bị tốt từ bộ binh lữ cơ giới hóa, nhưng bởi vì nhân tài không đủ rất nhiều trang bị đều không thể sử dụng.

Nếu như hắn có sung túc nhân tài, sức chiến đấu của đội ngũ hắn có thể lật lên gấp mấy lần.Nhạc Trọng từng điều tra qua mặc dù con người của Liễu Hồi Phong có chút háo sắc, sau tận thế một lần cưới tới ba vợ, nhưng con người hắn cũng không xấu xa.

Ba nữ nhân kia cũng tự nguyện theo cùng hắn.

Hơn nữa khi chỉ huy chiến đấu mặc dù không có hành động gì chấn kinh, nhưng trung quy trung củ, thập phần ổn trọng, đủ đảm đương chức giáo viên trường quân đội.

Chương 360: Cướp lấy SSY thị! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comLiễu Hồi Phong mỉm cười, thập phần thản nhiên nói:- Được!

Tôi đầu hàng!Liễu Hồi Phong vừa đầu hàng, bộ hạ của hắn cũng lập tức buông xuống vũ khí bị người của Nhạc Trọng trông giữ lên.

Bộ đội của Liễu Hồi Phong đều đã chiến đấu thật lâu, vừa đi vào phòng cấp cho bọn họ liền nằm gục xuống chìm vào giấc ngủ.Trầm Hoành Dương xanh mặt nhìn những chiến sĩ võ trang chung quanh, trầm giọng quát:- Các anh làm cái gì vậy?Lúc này Trầm Hoành Dương, Trầm Tuyết cùng một nhóm quan quân của họ đang bị trùng iệp bao vây.

Một khẩu trọng súng máy chỉ thẳng vào họ, gần ba trăm chiến sĩ đem nơi này vây kín.Trương Ngưu Giang nhìn Trầm Hoành Dương nói thẳng:- Trầm sư trưởng, hết sức xin lỗi, hiện tại phải mời các vị ở lại nơi này.

Chúng tôi đã sắp xếp bốn trọng pháo nhắm ngay đây, nếu các vị có bất kỳ dị động thì thập phần tiếc nuối, chúng tôi buộc phải đem các vị đánh gục ngay tại chỗ!Trầm Hoành Dương rất được lòng quân, nếu đem bọn họ giết hết Nhạc Trọng còn muốn thu lấy tàn quân của Trầm Hoành Dương là chuyện thập phần khó khăn, tới lúc đó hắn chỉ có thể xử lý toàn bộ những lão binh kia.

Vì bất đắc dĩ hắn chỉ có thể tạm thời vây khốn Trầm Hoành Dương, đương nhiên nếu Trầm Hoành Dương thật sự có ý đồ gì Nhạc Trọng cũng sẽ không chút khách khí tiêu diệt hắn.Trầm Hoành Dương nhìn Trương Ngưu Giang, nhướng mày chậm rãi hỏi:- Trương doanh trưởng!

Rốt cục Nhạc Trọng đã không nhịn được muốn động thủ chiếm SSY thị sao?Lúc này SSY thị trải qua cuộc chiến với thi triều bị đại bại, mấy đầu sỏ quân đội đều tổn thất thảm trọng.

Nhạc Trọng vẫn luôn nhìn chằm chằm SSY thị đương nhiên giờ phút này muốn ra tay là chuyện không khó đoán trước.Quy luật tận thế cá lớn nuốt cá bé, chỉ cần bất luận người nào lộ ra thái độ suy yếu sẽ có vô số á clang bổ nhào qua xé thành phấn vụn.

Khi Nhạc Trọng còn yếu ớt SSY thị vẫn luôn muốn gồm thâu hắn.

Khi Nhạc Trọng mạnh mẽ tự nhiên cũng sẽ chủ động gồm thâu SSY thị.

Chỉ khi chênh lệch mạnh yếu giữa song phương không quá lớn mới có thể ngang hàng trao đổi cùng giao dịch.Trong mắt Trương Ngưu Giang thoáng hiện nét sùng bái nói:- Phải!

Nhạc lão đại của chúng tôi muốn đem cả SSY thị nắm lấy trong tay!Trầm Hoành Dương thở dài một hơi không nói thêm gì nữa.

Hiện tại chỉ cần Nhạc Trọng quyết định nguyện ý trả giá thương vong nhất định, muốn nắm giữ cả SSY thị cũng không phải là chuyện không thể nào.Nơi tiền tuyến, Bành Minh Đức nhìn thấy quân đội của Nhạc Trọng vẫn chưa chịu thối lui, trong lòng dâng lên cỗ dự cảm bất tường, lúc này người có thể ngăn cản hắn trở thành thái thượng hoàng của SSY thị chỉ có quân đội của Nhạc Trọng.Bành Minh Đức thông qua loa phóng thanh lớn tiếng quát:- Liễu sư trưởng, Nhạc Trọng, các ngươi có ở đó không?

Chúng ta nói chuyện đi!Nhạc Trọng bước tới nhìn Bành Minh Đức ở đội ngũ bên kia, chậm rãi nói:- Bành Minh Đức!

Ông đầu hàng đi!

Hiện tại ông dẫn người đầu hàng tôi còn có thể cho ông một con đường sống!Sắc mặt Bành Minh Đức đại biến, thập phần miễn cưỡng nói:- Nhạc Trọng, anh đang nói gì đấy?

Phản quân Tô Đông Minh cùng La Điền Dực không phải đã chết rồi sao?

Anh còn có lý do gì khai chiến!

Chẳng lẽ anh muốn phản bội Đảng, phản bội chính phủ, phản bội quốc gia phát động phiến loạn sao?

Làm như vậy anh sẽ trở thành tội nhân của quốc gia cùng dân tộc!- Tiến công!

Tiêu diệt hết thảy kẻ địch dám ngoan cố chống lại!Nhạc Trọng vung tay lên phát ra mệnh lệnh tiến công.Phanh một tiếng súng vang!Đầu của Bành Minh Đức trực tiếp hiện ra một lỗ máu thật lớn, thân thể té ngã về phía sau.Bạch Hà ẩn thân ngoài hai cây số lại biểu hiện ra kỹ thuật bắn tỉa khủng bố của hắn, đem thân thể không cẩn thận bị bại lộ của Bành Minh Đức trực tiếp bắn chết.Nương theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, mười hai cỗ pháo 122 bắt đầu phát huy ra hung uy khủng bố của chúng, từng đoàn đạn pháo rơi lên trận địa của đội ngũ cảnh sát, đặc cảnh cùng võ cảnh.Trong màn pháo kích kinh khủng, thật nhiều cảnh sát, đặc cảnh cùng võ cảnh trực tiếp bị tạc thành tro tàn.

Đồng thời đối tượng mà họ nguyện trung thành là Bành Minh Đức bị bắn chết càng làm sĩ khí của họ hạ thấp tới cực điểm.Bọn họ điên cuồng chạy trốn trong lửa đạn, không còn chút chiến ý.Từ Chính Cương trước tiên mệnh lệnh chiến sĩ đệ nhị doanh cùng đệ tam doanh hướng tàn quân Bành Minh Đức công tới.Tình hình chiến đấu thuận lợi cơ hồ không thể tưởng tượng nổi, những nơi bộ đội của Nhạc Trọng đánh tới đều là cảnh sát cùng võ cảnh đầu hàng, cũng có chút phần tử ngoan cố chống lại bị đại quân của Nhạc Trọng dễ dàng nghiền d o w nl o.ad P R C, m ớ i nhấ,t, ,t.ại .kktru.y-en .-co m thành bột mịn.Liên quân do cảnh sát, võ cảnh cùng đặc cảnh tạo thành thật đơn giản bị tan tác một mặt là do Bành Minh Đức bị trực tiếp bắn chết, một mặt khác là bởi vì sau khi Bành Minh Đức nắm lấy lực lượng này lập tức tiến hành thanh tẩy khiến lòng người bàng hoàng, tự nhiên không còn sức chiến đấu.- Tư Đồ lão đại, hiện tại nên làm sao?Hơn hai mươi cao thủ mà Bành Minh Đức mời chào hội tụ bên người Tư Đồ Quang, lòng người bàng hoàng nhìn Tư Đồ Quang hỏi.Những người này đều là cao thủ có thể lấy một địch mười, nhưng so sánh với đại quân của Nhạc Trọng lại chẳng khác gì châu chấu đá xe, nhiều nhất là tạo thành chút phiền toái cho Nhạc Trọng mà thôi.Trong mắt Tư Đồ Quang chớp động dị quang, lớn tiếng nói:- Nơi này đã không thể tiếp tục ở lại!

Chúng ta đã làm quá nhiều cho Bành Minh Đức, hiện tại chúng ta nên rút lui khỏi đây.

Thiên hạ to lớn, bằng bản lĩnh của chúng ta chẳng lẽ còn không thể đánh ra một mảnh thiên địa hay sao?Tư Đồ Quang vốn là một người vô cùng có dã tâm, Bành Minh Đức vừa chết dã tâm của hắn đã không còn được áp chế.- Được!

Chúng ta đi cùng Tư Đồ lão đại làm một trận!- Chúng ta cũng đi xây dựng một nơi ngụ cư!- …Hơn hai mươi cao thủ lớn tiếng kêu lên, theo Tư Đồ Quang suất lĩnh hướng địa phương khác bỏ chạy.Bốn hướng của SSY thị đều thông suốt, Tư Đồ Quang chỉ cần đi đường vòng là có thể né tránh qua cầu Tư Giang mà Quách Tuyền trú đóng thoát khỏi SY thị.

Một khu vực như vậy mặc dù là địa phương có rất nhiều tang thi, nhưng đối với những cao thủ như bọn hắn mà nói chỉ cần số lượng không quá vạn thì thi đàn bình thường căn bản không làm gì được bọn hắn.Tư Đồ Quang vừa trốn cả SSY thị đã không còn lực lượng đủ ngăn cản Nhạc Trọng.

Bộ hạ của hắn rất nhanh chiếm lĩnh một nhóm đường chính bên trong SSY thị.

Những tên côn đồ phát động bạo loạn trong SSY thị rất nhanh bị hắn phái ngườitoàn bộ trấn áp.Sau khi tiếp quản SSY thị, Nhạc Trọng trước tiên cho bộ đội nghỉ ngơi chỉnh đốn, đồng thời điều chiến sĩ dự bị đoàn đi tới phương hướng từ SSY huyện thông tới SSY thị xây dựng đủ loại công sự cạm bẫy.

Thi đàn khổng lồ đang hướng bên này di chuyển, hắn nhất định phải nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng.- Chủ lực thi đàn còn bao nhiêu thời gian sẽ tiếp xúc cùng chúng ta?Nhạc Trọng nhìn trinh sát binh trầm giọng hỏi.

Chương 361: Mười hai giờ khẩn bách! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrinh sát binh rất nhanh hồi đáp:- Với tốc độ tiến tới của chúng nó trước mắt, dự tính trong vòng mười hai giờ sẽ gặp đạo phòng tuyến thứ nhất của quân ta!Nhạc Trọng nhìn viên chiến sĩ đôi mắt đỏ ngầu nói:- Anh đi xuống nghỉ ngơi một chút đi!- Dạ, đoàn trưởng!Viên chiến sĩ đưa tay chào hắn theo nghi thức quân đội, sau đó lập tức lui xuống.- Mười hai giờ sao?

Thật quá khẩn bách!Nhạc Trọng cau mày, trong lòng tràn ngập lo âu.Số lượng tang thi di chuyển từ SSY huyện vượt qua hơn tám mươi vạn.

Thi đàn khổng lồ kia lấy sức chiến đấu hiện tại của SSY thị không cách nào ngăn cản được.

Tuy rằng Nhạc Trọng thu lấy tàn binh của các đội ngũ quân đội cùng lực lượng cảnh sát, đặc cảnh lẫn võ cảnh, số lượng lên tới một ngàn ba trăm người, nhưng chi đội ngũ đó cũng không phải nói có thể lập tức sử dụng.

Bốn doanh chiến sĩ của hắn đã cùng tang thi đối chiến suốt một ngày, sau đó lại trốn chết, cuối cùng còn cùng nhân loại đánh một trận, đã mỏi mệt tới cực điểm.

Hơn nữa vũ khí hạng nặng của quân đội SSY thị đã tiêu hao trong cuộc chiến thi triều hầu như không còn, không có vũ khí hạng nặng lại không có công sự, nếu muốn ngăn cản thi triều thật sự không thể làm được.SSY thị đã nằm trong trạng thái nhất định phải từ bỏ, nhưng bên trong SSY thị có tới mười bốn vạn dân cư, mười bốn vạn người nếu muốn di chuyển ra ngoài đó là vấn đề thật lớn.Đầu tiên muốn đem mười bốn vạn nhân khẩu tổ chức chỉnh đốn đã là chuyện thập phần khó khăn.

Cơ cấu chính phủ trước kia bởi vì Nhạc Trọng thủ tiêu Bành Minh Đức nên hiện tại đã lâm vào trong tê liệt.

Thật nhiều quan chức thoát khỏi cương vị, người lưu lại thì lòng bàng hoàng không biết tương lai sẽ như thế nào, hiệu suất hành chính cực thấp, nếu muốn tổ chức mười bốn vạn nhân khẩu thật không biết phải hao tổn bao nhiêu thời gian.Nhạc Trọng gọi một gã sĩ quan truyền tin ra lệnh:- Đi tìm Thái Dịch Yên, Trịnh Bội Bội, Lục Trầm Quang, Lưu Ngọc Kiều, Vân Cường, Trầm Hoành Dương đến đây cho tôi.

Trong vòng hai mươi phút tôi cần gặp họ tại nơi này, nói cho họ biết trong vòng hai mươi phút nữa còn không đến, sau này không cần đến nữa!Tên sĩ quan truyền tin gật đầu nhanh chóng đi ra ngoài.Nhạc Trọng gọi Trần Thạch Đầu đến trực tiếp hỏi:- Trần Thạch Đầu, hiện tại chú lập tức mang theo đệ bát doanh đi ra ngoài tổ chức người sống sót, đem người sống sót tại đường Tân Dương, Trung Sơn, Bắc Kinh, Tây Giang toàn bộ chỉnh đốn, dựa theo trật tự vượt qua cầu Tư Giang di chuyển về huyện Trữ Quang.

Chú cần bao nhiêu thời gian?Trần Thạch Đầu trầm tư một thoáng, nhìn Nhạc Trọng vẻ mặt kiên định nói:- Sáu giờ!

Xin ngài cho tôi sáu giờ!

Tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Nhạc Trọng có chút nóng nảy lớn tiếng quát:- Bốn giờ!

Tôi chỉ cho chú bốn giờ!

Sau bốn giờ chú nhất định phải dẫn người toàn bộ vượt qua cầu Tư Giang!

Sau khi qua cầu mỗi người đi lĩnh truyện được copy tại kktruyen.com một hộp thịt nhị giai, vừa đi vừa ăn!

Nếu không hoàn thành nhiệm vụ chức doanh trưởng của chú cũng không cần làm!Nhạc Trọng chỉ có mười hai giờ có thể hành động, mười hai giờ muốn đem mười bốn vạn người trong SSY thị tổ chức lại thập phần khó khăn.

Càng đừng nói muốn tổ chức mười bốn vạn người vượt qua cầu Tư Giang cũng không quá lớn kia.Ngoại trừ mười bốn vạn người còn có mấy vạn tấn lương thực, đủ loại thực phẩm phụ, máy móc quý giá, đủ loại vật tư sản xuất sinh hoạt đều nhất định cần vận chuyển, những thứ này tuyệt đối cần vận chuyển khỏi SSY thị.Mỗi phút mỗi giây đều thập phần trân quý, nếu không thể đúng lúc đưa mười bốn vạn người kia vượt qua cầu Tư Giang, Nhạc Trọng nhất định phải cho chiến sĩ quý giá của mình đi đoạn hậu bắn giết tang thi, tranh thủ thời gian cho đại bộ đội vượt sông.

Nhưng sẽ phải trả giá tính mạng của chiến sĩ trân quý của hắn liều chết cùng thi đàn.

Áp lực cực lớn đặt trên người hắn, làm hắn buồn bực không chịu nổi, tính tình cũng biến thành có chút nóng nảy.Hắn cũng là người, tuy rằng nhờ vào cố gắng đã lấy được cường hóa không nhỏ nhưng suốt hai ngày liên tục chiến đấu tại tuyến đầu, lại không có bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi, bị áp lực quá lớn tự nhiên tính tình sẽ biến thành thất thường.Trần Thạch Đầu nhướng mày trực tiếp hỏi:- Nếu người sống sót không phối hợp thì sao?Ở trên thế giới này có rất nhiều loại người, hơn nữa ở thời gian nguy cấp lòng người luôn dao động, khó tránh sẽ xuất hiện một ít ngoài ý muốn.Nhạc Trọng lạnh băng nói:- Tôi trao quyền cho chú vận dụng hết thảy thủ đoạn bảo đảm nhiệm vụ chắc chắn hoàn thành.

Tôi chỉ cần kết quả, mặc kệ quá trình!Trong lòng Trần Thạch Đầu lạnh buốt, nghiêm túc lớn tiếng đáp:- Dạ!

Tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Trần Thạch Đầu đưa ra hứa hẹn liền chạy nhanh ra khỏi phòng.

Bốn giờ đối với hắn mà nói cũng gấp gáp phi thường.Không đầy hai mươi phút, Thái Dịch Yên, Trịnh Bội Bội, Lục Trầm Quang, Lưu Ngọc Kiều, Vân Cường, Trầm Hoành Dương đều đã xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng.Hiện tại Nhạc Trọng chính là chưởng khống giả của SSY thị, chỉ một mệnh lệnh là có thể làm cho bọn họ cùng gia tộc của họ tan thành mây khói, đại nhân vật như vậy bọn họ thật sự không dám chọc giận hắn.Nhạc Trọng nhìn năm người Thái Dịch Yên trầm giọng nói:- Năm người các vị lập tức quay về tổ chức người sống sót tập kết tới gần cầu Tư Giang đợi mệnh lệnh!

Tập kết được càng nhiều người sống sót thì phần thưởng sau này tôi cấp cho các vị cũng sẽ càng nhiều!Thái gia, Trịnh gia, Lục gia, Lưu Vân Kiều cùng Vân Cường đều có thế lực không nhỏ bên trong SSY thị.

Nhạc Trọng vì muốn nhanh chóng tập kết người sống sót, hiện tại nhất định cần sử dụng những địa đầu xà như bọn họ.

Nơi này dù sao cũng không phải căn cứ địa của hắn như ở huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên.Thái Dịch Yên thập phần mẫn tuệ từ trong lời nói của Nhạc Trọng nghe ra được hương vị không tầm thường, liền hỏi:- Nhạc đại ca, phát sinh chuyện gì sao?Năm người còn lại nghe câu hỏi của Thái Dịch Yên đều đưa mắt nhìn Nhạc Trọng, họ cũng nhận ra sự tình có chút không tầm thường.

Nhạc Trọng rõ ràng chưa từng có vẻ nôn nóng như vậy, ngữ khí của hắn tràn ngập nỗi lo lắng.Vẻ mặt Nhạc Trọng nặng nề chậm rãi nói:- Mười một giờ sau thi đàn SSY huyện sẽ đi tới SY thị.

Nói cách khác SY thị chỉ còn lại được mười một giờ thời gian!Nghe được lời nói của Nhạc Trọng, sắc mặt sáu người bị hắn triệu tới đều đại biến.

Bọn họ cũng không hề nghĩ tới tình huống tệ hại tới mức độ này.Quân đội chiến bại, nhân loại nội chiến lẫn nhau, dưới tình huống như vậy thi đàn khổng lồ quả thật là tới lui vô địch, SY thị cơ hồ không có một tia lực lượng chống cự.Trịnh Bội Bội biết rõ Nhạc Trọng sẽ không nói dối trong loại chuyện này nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu:- Chuyện này có thật không, Nhạc Trọng?- Thật sự!Nhạc Trọng nhìn Trầm Hoành Dương, người này đang bị hắn giam lỏng, liền khai ra điều kiện:- Trầm sư trưởng, thật xin lỗi đã giam lỏng ngài.

Nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ, hiện tại tôi cần sự giúp đỡ của ngài!

Chương 362: Mười hai giờ khẩn bách! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn chằm chằm Trầm Hoành Dương nói:- Chỉ cần ngài nguyện ý phái binh giúp tôi vượt qua cửa ải khó khăn này, tôi chỉ cần mười chiếc xe tăng cùng bảy chiếc trực thăng võ trang với nhân viên điều khiển.

Sau khi vượt qua chuyện khó khăn hôm nay, tôi có thể cho ông cùng bộ hạ của ông mang theo một số đạn dược cùng một số nhiên liệu, một trăm tấn lương thực rời đi, vô luận các vị đi nơi nào tôi tuyệt không ngăn trở!Tuy rằng Nhạc Trọng rất muốn thu nhận lão binh dưới trướng Trầm Hoành Dương, nhưng nếu hiện tại thủ tiêu Trầm Hoành Dương hắn cũng không dám sử dụng tàn quân của hắn.

Uy vọng của Trầm Hoành Dương trong đội ngũ kia vẫn rất cao, giết hắn chỉ có thể đem tàn quâan bức bách tới mặt đối lập.Trầm Hoành Dương mỉm cười nhìn Nhạc Trọng, trong mắt chớp động ánh sáng:- Quân đội mà không thể bảo hộ được dân chúng còn gọi là quân đội sao?

Nhạc Trọng, lần này tôi sẽ giúp anh, không vì điều gì khác, chỉ là vì mười bốn vạn dân chúng bên trong SY thị.

Sau trận đánh này tôi có thể đem bộ đội giao cho anh, nhưng tôi hi vọng anh có thể đối đãi tốt với họ!Bất đồng với Tô Đông Minh cùng La Điền Dực, Trầm Hoành Dương thật sự là một quân nhân một lòng quán triệt tư tưởng quân đội dùng để bảo hộ nhân dân.

Ở trong tận thế nhân tính tan vỡ, đạo đức tiêu vong, hắn vẫn duy trì lòng tín niệm tràn ngập sự vô tư chói lọi kia.Trong lòng Nhạc Trọng có chút ngoài ý muốn, gật đầu nói:- Được!

Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ không bạc đãi bọn họ!Thương lượng xong, sáu người Thái Dịch Yên rất nhanh rời khỏi phòng, bắt đầu chấp hành nhiệm vụ.Nhạc Trọng đem toàn bộ chiến sĩ của Trầm Hoành Dương đang bị tạm giam thả ra, hơn nữa đem vũ khí nhẹ trả lại cho họ.

Về phần vũ khí hạng nặng hắn chỉ giao cho mỗi người một quả lựu đạn.Không có vũ khí hạng nặng bộ đội Trầm Hoành Dương căn bản không thể tạo thành uy hiếp hữu hiệu đối với bộ đội của Nhạc Trọng, duy nhất có uy hiếp là cao thủ đoàn của Trầm Hoành Dương.Theo một loạt mệnh lệnh của Nhạc Trọng, cả SY thị đều chuyển động.Trên lối vào từ hướng SY huyện tới SY thị, hơn hai ngàn chiến sĩ dự bị đoàn đang không ngừng dùng vật tư xây dựng công sự cạm bẫy.

Lưới sắt, dây thép, những phòng ngự cổ đại kiểu cự mã hoặc sừng hươu đều bị làm đi ra.Loại công sự thời truyện được copy tại kktruyen.com cổ đại này đối với tang thi bình thường mà nói vẫn thập phần hữu dụng.

Đối với đội ngũ của Nhạc Trọng, khó khăn nhất không phải là tang thi tiến hóa mà là tang thi bình thường số lượng nhiều nhất.

Chúng luôn mang tới cho người ta cảm giác giết mãi không hết.

Nếu không có thi đàn bình thường này, quân đội đã sớm đem tang thi tiến hóa hoàn toàn xử lý.Bên trên cầu Tư Giang, lúc này từng chiếc xe tải không ngừng vận chuyển lương thực chạy qua bên kia cầu, sau đó lại dỡ xuống bỏ tại chỗ, lại quay lại trong SY thị bắt đầu tiếp tục vận chuyển đủ loại vật tư lương thực, máy móc vân vân.Chỉ cần đem vật tư vận chuyển tới bên kia cầu Tư Giang, xem như tạm thời an toàn.Bên trong SY thị, Trần Thạch Đầu cùng nhóm người Thái Dịch Yên không ngừng phái người đem người sống sót trong căn cứ tụ tập tới gần cầu Tư Giang, dựa theo nam nữ già trẻ tiến hành phân chia, chia thành bốn khu vực.Sau tận thế vẫn còn người già, đương nhiên số lượng không nhiều, ước chừng chiếm cứ khoảng 5% dân cư mà thôi.Quách Tuyền phái binh chặt chẽ canh gác cầu Tư Giang.

Cầu Tư Giang chính là con đường sinh tồn của bộ đội Nhạc Trọng, một khi cầu lớn xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bộ đội của hắn sẽ bị vây trong SY thị.

Nếu muốn đi huyện Trữ Quang nhất định phải đi đường vòng vượt qua hơn trăm cây số, trải qua những đoạn đường nguy hiểm không thể đoán trước.Sau khi làm ra một loạt an bài, Nhạc Trọng đem nhiệm vụ điều hành quản lý giao cho Đại Cẩu Tử.

Đại Cẩu Tử vẫn luôn làm đại tổng quản cho Nhạc Trọng, điều động vật tư cùng an bài nhân viên đều vô cùng quen thuộc, có Đại Cẩu Tử hỗ trợ, Nhạc Trọng có thể thở ra một hơi.Nhạc Trọng rời khỏi văn phòng đi ra bên ngoài, cảm giác ánh sáng có chút ảm đạm, chợt ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mây đen dày đặc trên bầu trời, không khí ẩm ướt, bộ dạng như sắp trời mưa.- Thời tiết này chẳng lẽ trời sắp mưa sao?Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến thầm nghĩ trong lòng.Hành quân trong mưa cho dù là quân nhân được huấn luyện nghiêm chỉnh nhất cũng thập phần khó khăn, càng không cần nói tới những người sống sót đã trải qua tra tấn tàn khốc tận thế, nguyên khí đã bị đại thương.Nếu không có chuẩn bị mà cho những người thường kia di chuyển trong mưa, sau trận mưa lớn chỉ sợ bốn phần mười nhân khẩu đã ngã xuống trong mưa to, rốt cục không còn cách nào đứng dậy.- Con mẹ nó!Nhạc Trọng không nhịn được lớn tiếng mắng một câu, thân hình chớp động lao vào trong bộ tổng chỉ huy.Vẻ mặt Nhạc Trọng xanh mét lớn tiếng nói:- Đại Cẩu Tử!

Lập tức thông tri cho Quách Tuyền, để cho hắn nghĩ biện pháp tìm ra canh gừng cùng đồ che mưa.

Còn nữa, hãy mau đem thịt hộp nhị giai phát cho những người sống sót, giám sát bọn hắn ăn hết!

Vật tư vận chuyển qua cầu Tư Giang cố gắng tận lực đặt trong nhà có mái hiên!Đại Cẩu Tử gật gật đầu, lập tức đem mệnh lệnh của Nhạc Trọng thông tri với Quách Tuyền.- Dạ, Nhạc đội!Hứa Dương đã thăng chức trở thành phó liên trưởng nhìn Quách Tuyền tả oán:- Doanh trưởng, mệnh lệnh của đoàn trưởng cũng quá khắc nghiệt chứ!

Chỗ chúng ta chỉ có một doanh mà thôi, làm sao làm được nhiều công việc bề bộn như vậy!Đệ nhất doanh của Quách Tuyền chỉ có hơn bốn trăm người, chẳng những cần cam đoan an toàn vật tư hai đầu cầu, còn nhất định phải giám thị người sống sót vượt qua vạn người đang không ngừng tập kết, lại còn phải phát ra thịt hộp cho bọn họ, nhân thủ quả thật khẩn trương tới cực điểm.Quách Tuyền nhìn Hứa Dương nói:- Đoàn trưởng hạ mệnh lệnh cho dù bao nhiêu khắc nghiệt chúng ta cũng phải nỗ lực mà làm được!

Hứa Dương, anh dẫn người đi tới chỗ người sống sót chiêu mộ thêm một ít nhân thủ.

Để cho họ làm trợ thủ cho anh phân phất thịt hộp trước cho dân chúng.

Canh gừng cùng đồ che mưa anh cứ tổ chức thêm người tận lực đi tìm kiếm đi!Đồ che mưa lẫn canh gừng làm sao có thể tìm được trong thời gian ngắn.

Quách Tuyền hiểu được Nhạc Trọng có tâm tư muốn cứu vớt những người bình thường kia, hắn liền làm ra phán đoán chính xác nhất đem thịt hộp nhị giai phát tới trong tay người sống sót.

Chỉ cần ăn loại thịt này, người thường có thể nhanh chóng khôi phục thật nhiều nguyên khí.

Như vậy họ sẽ có thêm một tuyến sinh cơ, nếu không có thịt hộp, bị mưa xối người, những người thường nguyên khí không đủ chỉ sợ sẽ tử vong rất nhiều.- Dạ!

Doanh trưởng!Hứa Dương ứng tiếng, đi tới chỗ dân chúng dùng mười cân gạo làm trả giá thật dễ dàng đã chiêu mộ được bốn trăm người giúp đỡ.Hứa Dương chỉ thả ra ý tứ muốn tặng thực vật cho những người sống sót ăn vào, nhờ thêm bốn trăm người trợ thủ để dân chúng xếp thành hàng dài.Trong tay mỗi người dân đều được phát một vỏ đạn, vỏ đạn là bằng chứng họ lĩnh thịt hộp, chỉ cần họ nộp lên vỏ đạn là có thể lĩnh một hộp thịt nhị giai.

Chương 363: Mưa lạnh tàn khốcChỉnh sửa : kktruyen.com- Ông đoạt thịt hộp của tôi!

Ông đoạt thịt hộp của tôi!Ngay lúc Hứa Dương mang binh tuần tra, đột nhiên nhìn thấy một đứa bé đang lôi kéo một nam tử trung niên mới lĩnh thịt hộp lớn tiếng kêu lên.Trong mắt tên nam tử trung niên lóe lên hung quang, hung hăng đá một cước lên người đứa bé, đá ngã thằng bé trên mặt đất:- Thằng nhóc!

Mày kêu cái rắm!

Lão tử dùng vỏ đạn đổi lấy thịt hộp!

Mày tiếp tục kêu lão tử liền phế đi mày!- Dừng tay!Hứa Dương nhướng mày đi tới hỏi:- Sao lại thế này?Tên nam tử trung niên nhìn Hứa Dương cúi đầu khom lưng nói:- Vị huynh đệ kia, thằng nhóc này vu cáo hãm hại tôi cướp thịt hộp của nó.

Hộp thịt này rõ ràng là do tôi dùng vỏ đạn đổi lấy, nhân viên công tác bên kia có thể làm chứng cho tôi!Hứa Dương nhìn thoáng qua bên nhân viên công tác.Tên nhân viên công tác nhanh chóng gật đầu nói:- Phải, hộp thịt kia chứng thật là hắn dùng vỏ đạn để đổi!Hứa Dương liếc mắt nhìn đứa bé, lạnh băng hỏi:- Tiểu quỷ!

Còn gì nói nữa không?Đứa bé đứng dậy vẻ mặt phẫn nộ chỉ vào tên nam tử trung niên nói với Hứa Dương:- Người nam nhân này cướp đoạt vỏ đạn của cháu để đổi hộp thịt, trong áo của hắn còn giấu một hộp thịt khác, không tin chú cứ xem!Hứa Dương ra lệnh:- Đem hắn bắt lại!Hai gã chiến sĩ hướng nam tử trung niên đi tới.Sắc mặt tên trung niên kia đại biến, lui ra sau mấy bước trong miệng lớn tiếng kêu lên:- Binh lính muốn giết người!

Binh lính muốn giết người!

Cứu mạng ah, cứu mạng ah!Tên trung niên này trước tận thế là đầu lĩnh của băng nhóm ăn trộm, sau tận thế cũng kéo theo một đám tiểu đệ.

Hắn vừa kêu như vậy đồng bọn của hắn giấu trong những người sống sót liền rống lên:- Binh lính muốn giết người!

Bọn hắn muốn giết sạch chúng ta!

Chúng ta chạy mau ah!Vừa dứt lời tên trung niên đã bỏ chạy.Nhân loại đều có xu hướng theo đám đông, nghe lời kêu la rất nhiều người sống sót đều không tự chủ được theo tên trộm kia hướng bốn phương tám hướng điên cuồng chạy trốn.Ở phương xa Quách Tuyền nhìn thấy đám người bỏ chạy sắc mặt đại biến, cắn chặt răng, lớn tiếng ra lệnh:- Nổ súng!Trong chớp mắt những khẩu súng máy đã cấp cho người sống sót mới chiêu mộ toàn bộ nổ vang, viên đạn dày đặc rơi lên đám người có ý đồ chạy trốn, trong nháy mắt đem bọn họ bắn thành cái sàng.Trong mười giây ngắn ngủi đã có hơn hai trăm người ngã xuống vũng máu, thống khổ kêu rên.

Vẻ mặt Quách Tuyền càng thêm bất đắc dĩ cùng thống khổ.

Đội ngũ của họ chỉ có hơn ba trăm người, nếu muốn áp chế mấy vạn người bạo động không dùng thủ đoạn sắt máu đem trấn áp, mấy vạn người nổi điên đủ đem mấy trăm người bọn họ hủy diệt.- Ai dám chạy trốn lập tức xử bắn!

Ai dám gây nháo lập tức xử bắn!

Lập tức quỳ rạp trên mặt đất không được lộn xộn!

Người chạy loạn lộn xộn chết!Sắc mặtHứa Dương xanh mét, trực tiếp rút súng nhắm ngay đầu tên nam tử trung niên gây náo loạn bóp cò.Phanh một x e m on line tạ i k kt-r u-y e n .c o m tiếng súng vang, đầu tên nam tử trung niên đang có chút đắc ý hiện ra một lỗ máu, trực tiếp ngã trên mặt đất.Trong sự bắn phá điên cuồng, những người sống sót hoảng sợ phát ra tiếng thét chói tai, vội vàng nằm úp sấp trên mặt đất, thân thể lạnh run không dám lộn xộn.Sắc mặt Hứa Dương xanh mét hướng phương hướng náo động tuôn ra lời đồn đãi đi qua:- Kháo đám vương bát đản các người!

Chúng ta có ý tốt muốn cho đám vương bát đản các người một con đường sống, cho các người ăn!

Cho các người uống!

Đám phản phúc các người còn gây thêm phiền cho chúng ta.

Vừa rồi rốt cục là tên vương bát đản nào ở trong này rải ra lời đồn?Một trận trầm mặc, toàn bộ người sống sót đều trầm mặc.

Ở không khí xã hội bại hoại hun đúc, mọi người chỉ tự quét tuyết trước cửa, không xen vào việc người khác đã biến thành quy luật sinh hoạt của mọi người.

Người rải lời đồn rõ ràng là một đám người, bọn hắn không dám rước họa vào thân.Trong mắt Hứa Dương thoáng hiện hung quang, hơn mười chiến sĩ cầm súng trường 03 thức trong tay đi tới, chỉ thẳng vào đám người sống sót hung tợn nói:- Không nói có phải không?

Được!

Có khí khái!

Người đâu!

Chuẩn bị xử bắn đám vương bát đản này!

Con mẹ nó ai còn dám rải ra lời đồn, người bên cạnh biết mà không báo, cùng nhau xử bắn!Nhìn thấy họng súng đen ngòm, những người sống sót không còn cách nào tiếp tục bảo trì trầm mặc, bọn họ vội vàng chỉ vào nhóm người rải lời đồn la lớn:- Đừng nổ súng!

Là người kia!

Vừa rồi là hắn rải lời đồn!

Là hắn!Nhóm người kia thấy tình thế không ổn, liền lật lọng vu cáo hãm hại kêu to:- Rõ ràng là mày kêu la, còn dám nói tao!Hứa Dương trực tiếp cho người đem người bị chỉ chứng lôi ra, tìm được kẻ bị nhiều người chỉ chứng nhất để cho người trực tiếp chém rớt đầu hắn trước mặt mọi người.Chứng kiến máu tươi tuôn trào như suối phun, mọi người đều lâm vào khủng hoảng.Ánh mắt Hứa Dương thật băng sương nhìn những người bị bắt ra tới lạnh lùng nói:- Kẻ nào không thành thật chỉ cần bị nắm đi ra, lập tức chém đầu!

Người nào tự thú hoặc chỉ chứng chúng ta cho các người một con đường sống.

Tên hỗn đản nào lung tung bám víu cắn bậy người khác một khi bị tôi thẩm tra trực tiếp chém eo tại chỗ!Dưới nhục hình bức bách tàn khốc của Hứa Dương, người rải lời đồn rất nhanh đã bị tìm được.

Hai gã nam tử trực tiếp bị chém đầu, một gã trực tiếp bị chém eo, tên bị chém eo còn chưa chết ngay lập tức mà thống khổ giãy dụa trên mặt đất hồi lâu mới tắt thở.

Chứng kiến một màn dã man lại khủng bố máu tanh kia, trong lòng mọi người đã tràn ngập kinh hãi, không hề dám dị động chút nào.Một gã chiến sĩ chỉ vào bảy tên rải lời đồn sau đó tự thú, nhìn Hứa Dương hỏi:- Liên trưởng, những tên hỗn đản này làm sao bây giờ?Hứa Dương phất tay nói:- Đem bọn họ đưa vào cặn bã doanh!Cặn bã doanh là đội ngũ chuyên làm vật hi sinh của Nhạc Trọng, lúc nào cũng thiếu khuyết nhân công.Xử lý xong những kẻ tung tin đồn kia, Hứa Dương đi tới trước mặt đám người sống sót, cầm loa phóng thanh lớn tiếng quát:- Đám vương bát đản các người nghe kỹ cho lão tử!

Nếu còn có người tung tin bậy bạ, mọi người phải đem kẻ đó chỉ ra.

Nếu không toàn bộ đều tiến vào cặn bã doanh đi chiến đấu cùng tang thi ở tuyến đầu.

Còn nữa, mỗi người chỉ được lĩnh một hộp thịt, nếu cướp của người khác bị tố cáo, lão tử sẽ đem kẻ nào cướp đoạt đưa vào cặn bã doanh!Trong quá trình di chuyển cường độ cao như vậy, một hộp thịt cơ hồ tương đương với một mạng người.

Nếu cướp đi hộp thịt kia chẳng khác gì cướp đi một sinh mạng của người khác.

Hứa Dương tự nhiên muốn nghiêm khắc xử lý, dưới hình phạt tàn khốc mới có thể làm kinh sợ những kẻ còn dám ôm tâm lý may mắn.Những người sống sót nhìn dáng vẻ hung thần ác sát của Hứa Dương, vẻ mặt hoảng sợ không dám tiếp tục gây rối loạn.Hứa Dương tùy tay cầm một hộp thịt ném cho đứa bé khi nãy, nói:- Đây là của cháu!

Mau ăn đi!Đứa bé mở hộp thịt bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Chương 364: Gian nan qua cầu! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comThịt vừa vào bụng nó liền cảm giác được có cỗ nước ấm chảy xuôi trong cơ thể, làm thân thể vô cùng suy yếu của nó khôi phục lại một ít nguyên khí.Đúng lúc này trên bầu trời từng giọt mưa bùm bùm rơi xuống chẳng khác gì mưa đá.- Ông trời chết tiệt!Hứa Dương nhìn lên trời, thấy cơn mưa giáng xuống nhịn không được chửi ầm một câu.Dưới cơn mưa to, mấy vạn người sống sót lập tức bị mưa xối ướt mem.

Bọn họ sợ hãi nhìn lên Hứa Dương cùng những khẩu súng máy trải rộng khắp chung quanh, không dám có chút dị động.- Làm sao bây giờ?

Doanh trưởng!Hứa Dương toàn thân ướt đẫm đi tới bên cạnh Quách Tuyền lớn tiếng quát.- Lập tức tổ chức qua cầu!Quách Tuyền nhìn thấy cơn mưa lớn như trút nước, cắn môi hung hăng nói.Sắc mặt Hứa Dương thay đổi nói:- Cái gì?

Hiện tại qua cầu?

Đám hỗn cầu kia không có đồ che mưa, sẽ bị ướt đẫm!Trong mắt Quách Tuyền hiện lên vẻ thống khổ, sau đó chuyển thành vẻ kiên định vô tận truyền đạt mệnh lệnh:- Chỉ còn hơn bảy giờ nữa thi đàn sẽ đến chỗ chúng ta!

Hiện tại còn chưa tới vạn người qua cầu!

Mặt sau còn có mười ba vạn!

Mọi người nhất định phải qua ngay hiện tại!

Đây là mệnh lệnh!

Đi thi hành mệnh lệnh, hết thảy hậu quả do tôi gánh n g,uồn- :, ,kk t.r u ye,n,.c o m vác!Mệnh lệnh này có thể nói là thập phần tàn khốc!Hiện tại mưa lớn như trút nước, mấy vạn người không có đồ che mưa, thân thể họ vốn đã hết sức yếu ớt.

Nếu mạnh mẽ vượt cầu, bị mưa lớn xối ướt, cho dù không chết tại chỗ chỉ sợ sẽ có không ít người bị cảm mạo phát sốt mà ngã bệnh.Tuy trong tay Nhạc Trọng có cứu mạng thảo thật bảo bối, nhưng cứu mạng thảo lại không có tác dụng đối với việc trị liệ cảm mạo hay phát sốt như thế.

SY thị cũng không có đủ bác sĩ cùng dược vật, có thể tưởng tượng tuyệt đối sẽ có không ít người chết trong trận mưa này.Vẻ mặt Hứa Dương dữ tợn đáp:- Dạ, doanh trưởng!

Tôi đi thi hành mệnh lệnh!

Hết thảy hậu quả tôi cùng ngài cùng nhau gánh vác!Nói xong Hứa Dương liền ra ngoài truyền đạt mệnh lệnh, xua đuổi mấy vạn người sống sót dựa theo trật tự trẻ em, nữ nhân, nam nhân, người già bắt đầu vượt cầu.Trẻ em là tương lai của nhân loại, nữ nhân lại có thể sinh con.

Tuy rằng hiện thực thập phần tàn khốc, người già, đặc biệt là những người già không có bản lĩnh gì đặc thù bị ổn định tại vị trí qua cầu cuối cùng.

Bọn họ được ổn định trong một ngôi nhà gần bên cầu Tư Giang, chỉ khi chủ lực toàn bộ vượt cầu mới có thể đến lượt bọn họ.

Trừ phi họ là bác sĩ hoặc nhà khoa học là những nhân tài thập phần hữu dụng mới được ưu đãi đặc thù.Trong cơn mưa bão, mấy vạn người bị xua đuổi đi lên cầu Tư Giang, đi qua bên kia cầu.

Sau khi đi qua cầu Tư Giang họ còn phải đi thêm một cây số đường mới có thể đi vào khu nhà ở tạm thời nghỉ ngơi chỉnh đốn, chỉ có qua cầu mới xem như an toàn.Mưa lạnh cuối thu càng thêm băng hàn, mưa to xối lên trên thân người có thể làm tinh thần lẫn thể xác họ biến thành vô cùng băng sương.

Thịt thú biến dị nhị giai cũng không phải bảo bối vạn năng, ở trong mưa bão từng người sống sót thân thể suy yếu trực tiếp ngã xuống mặt đất băng sương, rốt cục không đứng dậy nổi.Trong những người sống sót ngã xuống đất có trẻ em, nữ nhân, nam nhân, vô luận là ai té ngã dưới đất cũng không có ai đi dìu đỡ giúp họ một tay.

Người phía sau không ngừng tuôn về phía trước, thúc đẩy người phía trước không ngừng đi tới.Chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng cho dù thấy được một màn này cũng chỉ phải cứng rắn tâm địa xem thường hết thảy chuyện này.

Bọn họ nhất định phải khống chế dân chúng nhanh chóng vượt cầu.

Bởi vì một khi dân chúng còn đình lại trên cầu, những đồng chí của họ đang chiến đấu gian khổ nơi tiền tuyến đều không thể rút lui.Dưới sự giám thị của đệ nhất doanh của Quách Tuyền, những người sống sót đều thành thật xếp thành hàng dựa theo trật tự qua cầu, nhưng dù tranh thủ thế nào tốc độ vẫn không thể nhanh hơn.Cầu Tư Giang dài chừng năm trăm thước, mỗi giờ nhân số có thể đi qua cầu bất quá chỉ khoảng một vạn hơn hai ngàn người.

Đây là tình huống cầu Tư Giang không bị tắt nghẽn, là tốc độ cao nhất.Sau bảy giờ cầu Tư Giang chỉ thông qua được tám vạn người sống sót, đồng thời chí ít có bốn trăm người ngã xuống trên đường đi.

Trận mưa to chẳng những làm thật nhiều người sức khỏe yếu ớt tử vong, đồng thời còn gây trở ngại hành động tập kết người sống sót của mấy người Thái Dịch Yên.

Dù sao không người nào nguyện ý đang lúc trời mưa to đi ra ngoài đường.Sau bảy giờ, ở tuyến đầu trận địa Nhạc Trọng đã nhìn thấy thi đàn như hải dương xông vào hướng SY thị.Thi đàn khổng lồ vừa tuôn qua, thật nhiều hỏa lực dày đặc điên cuồng hướng thi đàn oanh tới.Từng tảng lớn thi đàn dưới hỏa lực vô cùng hung mãnh oanh kích không ngừng ngã xuống.

Nhưng rất nhanh thật nhiều tang thi phía sau liền bổ khuyết vào, đồng thời không ít tang thi từ dưới đất chậm rãi bò lên hướng SY thị đẩy mạnh tới.Những cạm bẫy lưới sắt, dây thép hầm hố đều phát huy tác dụng thật lớn, thi đàn chỉ biết đi thẳng tới không ngừng bị vấp ngã trên mặt đất, tiếp theo phía sau lại có tang thi bị vấp ngã, cuối cùng bị tang thi phía sau đi lên giẫm thành thịt vụn.Những cạm bẫy sừng hươu lẫn cự mã cổ đại cũng đem không ít tang thi bình thường giết chết hoặc ngăn cản.

Nhưng những tang thi L2 có thân cao vượt qua 2m vừa xuất hiện, liền dùng quái lực của chúng cứng rắn phá hủy những cạm bẫy kia.Tang thi dựa vào ưu thế số lượng cùng đặc tính hung hãn không sợ chết cứng rắn dùng thi thể của chúng hình thành một con đường đi thẳng tới trước.Chiến thuật biển thây, đây là chiến thuật đơn giản nhất nhưng cũng kinh khủng nhất.

Nhờ vào chính là số lượng tuyệt đối cùng đặc tính hung hãn không sợ chết.

Cho dù bộ đội của Nhạc Trọng cùng bộ đội của Trầm Hoành Dương liên hợp lại dựa vào công sự che chắn bắn tỉa nhưng vẫn cảm giác thập phần cố hết sức, vô luận họ giết được bao nhiêu tang thi nhưng phía sau vẫn có thật nhiều tang thi bổ sung trở lại, bọn họ không ngừng ném bỏ từng trận địa liên tục thối lui ra sau.- Quách Tuyền, tình huống vượt cầu của người sống sót bên anh thế nào?

Mau trả lời tôi!Ở tiền tuyến đầu tiên nhất, Nhạc Trọng cầm súng tự động 05 thức vừa hướng thi đàn điên cuồng bắn phá vừa hướng bộ đàm lớn tiếng quát.Đối mặt với mấy chục vạn tang thi, dù Nhạc Trọng là một gã tiến hóa giả song hệ tinh thần cùng cường độ nhưng vẫn không phát huy được bao nhiêu tác dụng.

Bản thân hắn ở tận trước nhất chỉ là vì dựa vào lực lượng của chính mình giảm nhẹ áp lực cho tiền tuyến.Quách Tuyền nhanh chóng hồi đáp:- Đã vượt qua cầu được chín vạn một ngàn người!Nhạc Trọng lập tức giận dữ, vừa dùng súng bắn chết hơn mười con tang thi vừa hướng bộ đàm quân dụng rống lớn:- Anh làm sao vậy?

Vì sao cho tới bây giờ mới qua được bao nhiêu đó người!Tám mươi vạn tang thi giống như thủy triều không ngừng phát động từng đợt công kích, chiến sĩ của hắn đã không ngừng bỏ rơi từng trận địa thối lui!

Chương 365: Gian nan qua cầu! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comLúc này quả thật đã cực kỳ gian nan, toàn bộ chiến sĩ vừa mệt lại buồn ngủ, bọn họ đã chiến đấu cường độ cao quá lâu, không được nghỉ ngơi chỉnh đốn thật tốt.

Họ là người mà không phải cỗ máy, không thể bảo trì khả năng chiến đấu quá kịch liệt trong thời gian quá dài.

Nếu không phải có mặt Nhạc Trọng làm chủ tướng ngay tuyến đầu chiến trận, giống như ma thần cho họ đem linh hồn cùng tinh thần ký thác hoàn toàn, chỉ sợ bọn họ đã sớm hỏng mất.Nhưng vô luận Nhạc Trọng có khả năng ủng hộ sĩ khí như thế nào, cũng không thể bỏ qua sự thật các chiến sĩ đã thập phần mỏi mệt.

Nếu còn tiếp tục chiến đấu điên cuồng kiểu như vậy, chỉ sợ họ không còn chống đỡ được bao lâu.

Thi triều tấn công thật sự quá hung mãnh, cho dù là trong ngày mưa nhưng vẫn có thật nhiều nòng súng bị bắn đến đỏ hồng, sau đó báo hỏng.

Rất nhiều chiến sĩ vì liên tục bóp cò súng mà thân thể sưng lên, họ chỉ dùng ý chí kiên cường chống đỡ lấy thân thể chính mình.Chỉ cần người lãnh đạo không phải kẻ phế vật hay kẻ vô năng, các chiến sĩ quân đội luôn là chiến sĩ có được ý chí chiến đấu kiên cường thiết huyết.

Tuy rằng Nhạc Trọng có thật nhiều khuyết điểm, nhưng hắn thời khắc đều xông lên đầu tiên, đối với chiến sĩ dưới trướng đối đã thật tốt, hơn nữa còn luôn dẫn theo quân đội của mình liên tục lấy được thắng lợi, sáng tạo lần lượt kỳ tích.

Thủ lĩnh như vậy mới là đối tượng mà các quân nhân luôn nguyện ý tận trung phục vụ!Ở bên kia Quách Tuyền cười khổ nói:- Có người không muốn rời khỏi gia viên của bọn họ!Người trong nước đều có tâm trạng gắn bó quê cha đất tổ, không muốn rời khỏi cố hương.

Đặc biệt là trong ngày mưa, những người sống sót kia càng thêm không muốn di chuyển.Sát khí trong mắt Nhạc Trọng khởi động, hung tợn quát:- Vậy cứ để bọn hắn đi tìm chết tốt lắm!

Con mẹ nó!

Đem tình báo tang thi tấn công SY thị thực tế báo cho bọn hắn biết.

Bọn hắn không muốn đi tôi cũng không miễn cưỡng, để cho họ cùng SY thị cùng nhau tuẫn táng là được!

Đám hỗn cầu!

Quách Tuyền, tôi cho anh thêm hai giờ!

Sau hai giờ có thể qua được bao truyện được copy tại kktruyen.com nhiêu người thì tính bấy nhiêu!

Sau đó rửa sạch đường lưu thông đạo cho đại bộ đội rút lui!

Vô luận người nào dám can đảm ngăn trở bộ đội chúng ta lui lại, toàn bộ xử bắn!

Đối với Nhạc Trọng mà nói tối trọng yếu chính là bộ hạ của hắn.

Những bộ hạ trung thành mà tận tâm là vì tín nhiệm hắn nên mới cùng hắn lưu lại chiến đấu tới giây phút cuối cùng.

Toàn bộ mọi người cũng đã thập phần mỏi mệt, tiếp tục kiên trì thêm hai giờ nữa cũng đã là cực hạn của mọi người.Về phần bên trong SY thị còn lưu lại năm vạn người sống sót cho dù cộng lại toàn bộ cũng không thể đem so sánh với những bộ hạ trung thành mà tận tâm của hắn.- Tôi đã biết Nhạc đội!

Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Quách Tuyền cắn răng, vẻ mặt kiên nghị đáp.Tin tức thi triều tấn công SY thị rất nhanh lan tràn khắp cả SY thị như cơn lốc, sau khi nghe được tin tức này, những người sống sót trốn trong nhà không muốn gặp mưa đều tràn ngập kinh hãi, liên tưởng tới trước đó không lâu những chiến sĩ quân đội yêu cầu họ đi tới cầu Tư Giang, họ lập tức hiểu được thế cục gấp gáp như thế nào.Những người sống sót kia tay cầm đồ che mưa cùng lương thực hành lý vọt tới gần cầu Tư Giang ý đồ chạy qua cầu.

Thật nhiều người sống sót vọt tới, không chút trật tự, phía sau đùn đẩy phía trước ý đồ thông qua cầu.

Không ai muốn lưu lại trong SY thị thêm giây phút nào, có lẽ ngay sau đó sẽ có tang thi xông vào đem bọn hắn xé thành mảnh vụn.Trong hỗn loạn có rất nhiều người bị đẩy ngã, lại bị mọi người giẫm thành thịt vụn.Hứa Dương nhìn đám người hỗn loạn lớn tiếng quát:- Toàn bộ xếp hàng trật tự thông qua cho lão tử, ai dám chen ngang, trực tiếp xử bắn ngay tại chỗ!Lúc này bởi vì thật nhiều người chen chúc về phía trước, ngược lại tạo thành tình trạng trên cầu tắt nghẽn, làm mọi người căn bản không cách nào vượt cầu.Không người nào thèm để ý tiếng gầm rú của Hứa Dương, đạo lý pháp không trách đông đã xâm nhập lòng người, nơi nơi đều là đám người chen chúc, bọn hắn tin tưởng mình sẽ không bị trừng phạt.- Nổ súng!Hứa Dương nhìn thấy đám người chen ngang, sắc mặt liên tục thay đổi, cuối cùng hét lớn.Hơn mười khẩu súng máy hạng nhẹ giám thị trên cầu lập tức hướng đám người chen chúc liên tục bắn phá.Dưới sự bắn phá ác liệt, hơn trăm người ngã xuống trong vũng máu, một màn kinh khủng kia lập tức chấn kinh người sống sót, lúc này bọn hắn mới trở nên thành thật, trong mắt nhìn Hứa Dương tràn ngập sợ hãi.Hứa Dương lớn tiếng quát:- Nếu muốn qua cầu hiện tại các người lập tức chia thành khu vực cho tôi.

Trẻ con đứng bên này, nữ nhân bên này, nam nhân tại đây, người già ở kia.

Không muốn qua cầu thì cút thật xa cho lão tử!

Con mẹ nó đừng tới nơi này gây vướng bận!Dưới tiếng rống lớn của Hứa Dương, những người sống sót dựa theo chỉ thị của hắn xếp hàng.Sau đó dưới sự giám thị của chiến sĩ đệ tam doanh nhóm trẻ em được lên cầu trước, hướng đầu bên kia cầu chạy qua.Trong lúc người sống sót đang di chuyển, hơn mười nam nữ quần áo tươm tất đi tới trước mặt Hứa Dương.

Người cầm đầu là một gã tai to mặt lớn, bụng bia nhìn Hứa Dương cười lấy lòng, đem một túi nhỏ đưa qua cho hắn nói:- Chào trưởng quan!

Tôi là cục trưởng Cục công thương SY thị Khuất Bất Phàm.

Ngài công tác khổ cực, đây là chút lòng thành xem như kính ý, xin ngài hãy nhận lấy!Hứa Dương mở ra túi nhỏ nhìn xem, chỉ thấy bên trong đầy những viên kim cương thật lớn sáng ngời.

Nếu ở trước tận thế, số kim cương này chỉ sợ phải giá trị mấy chục triệu nhân dân tệ.Hứa Dương lạnh lùng hỏi:- Ông muốn làm gì?Khuất Bất Phàm chỉ vào một nữ nhân thập phần xinh đẹp, dáng người cao gầy da trắng nõn lại có vẻ phong tao đứng bên cạnh, nhìn Hứa Dương cười dâm một tiếng nói:- Hi vọng trưởng quan có thể châm chước một chút, cho chúng tôi đi trước.

Chỉ cần ngài cho chúng tôi đi trước, nàng chính là nữ nhân của ngài!Nữ nhân kia cũng nhìn Hứa Dương liếc mắt đưa tình.

Có thể trở thành nữ nhân của một gã trưởng quan nàng cũng không có gì bất mãn.

Ở trong tận thế nữ nhân bán đứng thân thể để sống sót là việc thật bình thường, nàng cũng không phải là người cuối cùng.Hứa Dương nhìn Khuất Bất Phàm lạnh lùng cười nói:- Người đâu!

Đem mấy người này bắt lại.

Nam đưa tới cặn bã doanh, nữ đưa tới nữ doanh!Vài tên chiến sĩ nháy mắt đi nhanh tới, đem nhóm người Khuất Bất Phàm bắt giữ lại.- Trưởng quan!

Trưởng quan!Vẻ mặt Khuất Bất Phàm hoảng sợ phát ra tiếng kêu chói tai như heo bị chọc tiết.- Đừng ôm tâm tư thủ đoạn dơ bẩn gì!

Nếu không kết quả của các người cũng sẽ giống như bọn hắn!Hứa Dương dùng ánh mắt như liệp báo trừng trừng nhìn những người sống sót, những người kia đều cúi thấp đầu không dám đối diện với hắn.Dưới sự uy hiếp đe dọa của Hứa Dương, những người sống sót kia đều trở nên thành thật, dựa theo trật tự ngoan ngoãn đi qua bên kia cầu Tư Giang, tốc độ vượt cầu cũng đã nhanh hơn không ít.

Chương 366: Hán tử tâm huyết! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhưng có thể do nguyên nhân mưa quá lớn, thật nhiều người còn chưa được ăn thịt hộp nhị giai bị mưa lạnh xối ướt, thân thể run rẩy ngã trên mặt đất, rốt cục không thể đứng dậy.Nhưng vào lúc này không còn ai có tâm tư đi quan tâm những người bị té ngã.

Chuyện mà Hứa Dương ch ỉ-nh, .sử-a bởi k k t r uy,en..co m. có thể làm chỉ là tổ chức nhân thủ đi phân phát những hộp thịt tới tay người bình thường, hi vọng nhờ vào hộp thịt kia cứu những người bình thường một mạng.Quách Tuyền lo lắng chứng kiến hết thảy trước mắt, bởi vì quá bức bách nhưng chỉ hai giờ thời gian thật sự không đủ di chuyển toàn bộ người sống sót qua cầu.

Thỉnh thoảng hắn đưa tay nhìn đồng hồ, trong đầu đang không ngừng vận chuyển suy nghĩ biện pháp.Quách Tuyền đột nhiên gọi tới một gã liên trưởng tên Từ Mặc đến bên cạnh hỏi:- Từ Mặc, gần đây có tìm được con thuyền nào hay không?Từ Mặc lớn tiếng đáp:- Báo cáo doanh trưởng, tôi đã dẫn người đi tìm, nhưng gần bên không có thuyền!Trước tận thế ở trên Tư Giang có không ít xà lan lẫn thuyền đánh cá.

Sau tận thế thuyền được dùng đánh cá nhưng kết quả gặp phải thú biến dị nhị giai trong sông, lập tức bị trầm thuyền, từ đó về sau khu vực này không còn con thuyền nào nữa.Quách Tuyền xanh mặt nhìn cầu Tư Giang, không ngừng giơ tay xem đồng hồ.

Lúc này gần bên cầu Tư Giang đầu người toàn động, toàn bộ qua được bên kia cầu chỉ mới có trẻ em đại biểu cho tương lai của nhân loại.

Còn lại đều đang trong quá trình qua cầu, ở phương xa tiếng súng kịch liệt vang vọng không trung, làm cho người ta hiểu rõ cuộc chiến đang gay cấn đến thế nào.Không bao lâu, chiến sĩ dự bị đoàn đã từ đầu tiền tuyến lui xuống, đi tới gần đầu cầu Tư Giang.

Bọn họ cơ hồ không hề nghỉ ngơi, thời khắc luôn xây dựng cạm bẫy cùng công sự, hiện tại đã mỏi mệt không sao chịu nổi.

Tuy rằng bọn họ không trực tiếp tham chiến nhưng công sự do họ xây dựng ít nhất đã giết được hơn vạn con tang thi.- Quách doanh trưởng, Vân Phi dẫn dự bị đệ nhất đoàn đến trình diện với ngài!Thiếu gia Vân Phi của Hắc Hổ bang lúc này đã đem mái tóc nhuộm vàng cạo thành đầu trọc, mặc quân trang nghiêm chỉnh trên người, khí khái anh hùng bừng bừng hướng Quách Tuyền hành lễ chào theo nghi thức quân đội.Hoàn cảnh có thể thay đổi một người, gần đỏ thì đỏ, gần mực thì đen.

Từ sau khi Vân Phi gia nhập đoàn thể của Nhạc Trọng, liền tiếp nhận việc huấn luyện nghiêm khắc của Trần Thạch Đầu, hơn nữa được các chiến hữu hun đúc, thoát khỏi tật xấu của kẻ ăn chơi trác táng, đã bắt đầu trưởng thành một gã quân nhân chân chính.- Từ Mặc, anh đi an bài cho dự bị đệ nhất đoàn lập tức qua cầu!Quách Tuyền hướng Vân Phi chào trả lễ theo nghi thức quân đội, hướng Từ Mặc đứng bên cạnh ra lệnh.Từ Mặc gật đầu mang theo Vân Phi cùng các chiến sĩ thuộc dự bị đệ nhất đoàn đi tới chỗ đám người bắt đầu chuẩn bị qua cầu.- Bọn hắn chen ngang!- Vì sao bọn họ có thể chen ngang?

Bọn hắn muốn làm đặc quyền!- Vì sao bọn hắn có thể chen ngang, chúng ta phải ở chỗ này chờ chết?

Đây là không công bình!- Bọn hắn tới trễ nhất, phải cho bọn hắn xếp hàng chờ ở phía sau cho chúng ta qua cầu trước!- …Chứng kiến chiến sĩ dự bị đệ nhất đoàn bắt đầu vượt qua cầu trước nhất, những người sống sót nhất thời xôn xao, lớn tiếng kêu lên.Sở dĩ những người sống sót kia chịu thành thật một mặt là sợ hãi hung uy của Hứa Dương, một mặt khác là mệnh lệnh của Hứa Dương tương đối hợp lý.

Không có bậc thềm đặc quyền chen ngang, làm bọn họ có chút tâm phục.

Hiện tại có người chen ngang, khiến cảm giác trong lòng những người sống sót thập phần bất mãn.- Con mẹ nó các người là một đám vương bát đản!Hứa Dương cầm lên loa phóng thanh, nhảy lên đỉnh một chiếc xe Jeep quân dụng chửi ầm lên:- Đám vương bát đản các người trước đó khi chúng ta tập kết cho các người đi qua cầu, các người đang làm gì?

Mè nheo không muốn đi!

Khi các người ở nhà hưởng ấm áp sợ mưa gió, bọn họ luôn chiến đấu tại đầu tiền tuyến nơi chiến trường.

Vì trở ngại tang thi tấn công, bọn họ không ngủ không nghỉ làm việc đào công sự cạm bẫy hơn mười hai giờ đồng hồ, có người thậm chí trực tiếp phải chiến đấu cùng tang thi, chết trong miệng bọn chúng!Vẻ mặt Hứa Dương xanh mét lớn tiếng mắng:- Bọn họ đều là anh hùng, bọn họ chiến đấu ngoài tiền tuyến bảo hộ đám vương bát đản các ngươi an toàn, chẳng những các người không cảm tạ bọn họ cũng không nói, còn mắng họ, các người còn là con người sao?

Con mẹ nó đám người các ngươi còn lương tâm hay không?Nghe được lời nói của Hứa Dương, một cỗ nhiệt lưu chảy trong lòng các chiến sĩ dự bị đoàn, bọn họ đều là anh hùng!

Bọn họ dùng sự cố gắng của mình bảo hộ rất nhiều người, bởi vậy Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không bạc đãi bọn họ.

Lúc này trong lòng họ đã tràn ngập cảm giác trung thành đối với đoàn thể của mình.Không ít các chiến sĩ dự bị đoàn chảy nước mắt kích động.

Sau tận thế, bọn họ thân là người sống sót tầng dưới chót nhất của xã hội, quả thật sống lây lất như một con kiến hèn mọn.

Vì một cái bánh mì, vì một cân gạo, vô luận là không có tôn nghiêm bao nhiêu, chuyện hạ tiện bao nhiêu họ đều có thể đi làm.

Bọn quan viên ăn trên ngồi trước cho tới bây giờ chỉ dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn xuống họ, đem họ đối đãi chẳng khác gì rác rưởi.

Bọn họ ở trong đội ngũ của Nhạc Trọng lấy được sự tôn trọng cùng tôn nghiêm, thậm chí được xưng là anh hùng.

Giờ khắc này tuy thân thể bị mưa gió ướt đẫm lạnh rét vô cùng, nhưng trong lòng họ lại ấm áp dị thường.Đám người sống sót đều bị Hứa Dương mắng chửi không dám lên tiếng.

Khi Nhạc Trọng cho người gọi bọn họ tập kết, họ mè nheo không chịu rời khỏi nhà mình.

Hiện tại tự nhiên không có dũng khí phản bác lời nói của Hứa Dương.- Đám người các ngươi, nếu còn là nam nhân, phía dưới còn bản năng nam nhân, thì đi qua bên này cầm lấy vũ khí, đi ra tiền tuyến chiến đấu với tang thi.

Chỉ cần ai có thể chặt bỏ mười đầu tang thi, tôi là người đầu tiên cho hắn đi qua cầu, hơn nữa hoan nghênh hắn trở thành một thành viên trong chúng tôi!Hứa Dương quay đầu nhìn nhóm người sống sót có tới hơn hai vạn nam giới lớn tiếng quát.Đồng thời thật nhiều cương đao cùng tấm chắn bị kéo xuống từ những chiếc xe tải, rơi xuống mặt đất, chồng chất như một tòa núi nhỏ.Đống vũ khí này là do Nhạc Trọng mang tới dự định cho chiến sĩ dự bị đoàn tiến hành huấn luyện cùng sử dụng trong cuộc chiến đấu thực tế.

Tổng cộng có tới bốn ngàn thanh đao, ngoài ra còn có sáu ngàn thanh đao mới được chế tạo xong.Quân đội cũng ý thức được vấn đề thiếu thốn đạn dược, vì muốn chuẩn bị sẵn vũ khí đối phó tang thi khi đã hao hết đạn dược, họ mới định chế một số lớn cương đao.

So sánh với dao găm, cương đao càng dễ dàng đem tang thi chém giết.Khi hơn hai vạn nam giới nhìn thấy gần một vạn thanh đao trước mặt, trong mắt chớp động ánh sáng vô cùng phức tạp, lâm vào trong trầm mặc.

Thi đàn lợi hại tới cỡ nào, họ chứng kiến quân đội không ngừng tháo chạy đã có thể biết.

Chiến đấu với thứ khủng bố như thế, không cẩn thận sẽ mất mạng, bọn hắn tự nhiên không muốn chết.

Chương 367: Hán tử tâm huyết! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comHứa Dương khinh miệt nhìn hơn hai vạn nam giới kia, trực tiếp nhổ một bãi nước bọt nói:- Phi!

Một đám người nhu nhược không khí khái nam nhi, nếu các người đã không phải nam nhân thì nên ngoan ngoãn một chút cho lão tử, đợi an bài đừng tiếp tục lộn xộn, chít chít méo mó, nếu không súng của lão tử sẽ không có mắt!- Tôi là nam nhân, tôi đi giết tang thi!Một gã nam tử cao chừng 1m80 từ trong đám người đi nhanh ra ngoài, cầm lên một thanh cương đao cùng một tấm chắn lớn tiếng quát:- Tôi gọi là Điền Hổ, tôi là nam nhân, ai còn có dũng khí của một nam nhân thì lấy đao đi cùng tôi!- Tôi là Hải Minh Phong, tôi là một nam nhân không phải người nhu nhược!- Tôi là Thân Hùng, tôi cũng là nam nhân, tôi không phải người nhu nhược!Điền Hổ vừa gầm rú lập tức kích lên tâm huyết trong lòng hơn hai vạn nam giới người sống sót, bọn hắn liền đi ra một đám người cầm lấy cương đao lẫn tấm chắn lớn tiếng gào lên, hướng người khác tuyên thệ sự tồn tại của chính mình.Hứa Dương nhìn đám người Điền Hổ, trong mắt chớp động dị quang, hướng bọn họ chào theo nghi thức quân đội, lớn tiếng kêu lên:- Tốt, các vị đều là nam nhân khí khái, cấp cho họ thêm một hộp thịt nhị giai, sau đó mang theo những vị hảo hán này đi tiền tuyến trợ giúp Nhạc đoàn trưởng bọn họ!Bì Đại Phú dưới trướng Hứa Dương liền đi ra, hành lễ với nhóm người kia, lại mang theo sáu ngàn nam nhân tâm huyết vọt về địa phương có tiếng súng kịch liệt nhất.Hảo hán tử rất nhiều, nhưng kẻ nhu nhược đồng dạng không ít.

Bên trong hơn hai vạn nam giới người sống sót chỉ đi ra sáu ngàn hảo hán tử tràn ngập tâm huyết.

Những người còn lại đều cúi đầu, không dám đối diện cùng Hứa Dương, giống như con chim cút giấu mặt, không phải người nào cũng có đủ dũng khí đối mặt tử vong.- Rác rưởi!Hứa Dương lạnh lùng nhìn hơn một vạn ba ngàn người kia hộc ra hai chữ, không liếc mắt nhìn thêm họ lần nào.Do Bì Đại Phú suất lĩnh, sáu ngàn nam tử tâm huyết giai nhập vào trong chiến trường đối mặt cùng thi đàn chiến đấu.Nguyên bản đội ngũ Nhạc Trọng đang chiến đấu thập phần gian nan, đột nhiên được sáu ngàn nam nhân tâm huyết gia nhập, lập tức ổn định lại chiến tuyến.Sức chiến đấu của tang thi bình thường rất thấp, chỉ dựa dẫm vào số lượng quá nhiều mà thôi.

Điền Hổ cầm cương đao cùng tấm chắn trong tay, đại đao huy động, một đao chém xuống lập tức băm đầu tang thi không thì bị chém làm hai nửa, hắn chẳng khác gì một con hổ điên, không ngừng xung phong chém giết tang thi.Theo Điền Hổ suất lĩnh, đội nhân mã do hắn suất lĩnh sĩ khí đại thịnh, chém giết tang thi đầy hứng khởi, cứng rắn trục xuất thi đàn ra khỏi con đường kia.Có được đội ngũ của Điền Hổ trợ giúp, Nhạc Trọng lập tức triệt lui đệ nhị doanh đã tới cực hạn, đồng thời dẫn dắt đặc chiến doanh cùng chiến sĩ cao thủ đoàn của Trầm Hoành Dương liệp sát những con tang thi tiến hóa.

Những con tang thi tiến hóa có uy hiếp cực kỳ to lớn đối với những người sống sót bình thường như Điền Hổ bọn họ.Điền Hổ chỉ nhờ vào một cỗ tâm huyết điên cuồng chém giết mười bốn con tang thi đã thở hồng hộc, cương đao trong tay đã nặng nề dị thường.

Hắn ăn hai vò thịt nhị giai, nguyên khí đã được bổ sung, nhưng so sánh với thời kỳ toàn thịnh của hắn vẫn chênh lệch không nhỏ, sau cuộc chiến kịch liệt hắn đã cảm giác được thể lực thẳng tắp giảm xuống, dù sao hắn không phải cường hóa giả, không có được thể lực lấy một địch trăm.Ở trước người Điền Hổ có hơn hai mươi con tang thi bình thường vây quanh hắn.

Điền Hổ xông về phía trước, giống như mãnh hổ xuất sơn liên tục chém giết thêm hai con tang thi bình thường, còn lại ba con tang thi vươn móng vuốt chộp về phía hắn.- Mình phải chết sao…Điền Hổ nhìn thấy móng vuốt tang thi chộp tới sắc mặt đại biến, nhưng không còn khí lực tiến hành phản kháng.Đúng lúc này năm cây cốt nhận tùy ý bay múa xung quanh khu vực đó, những con tang thi vây quanh Điền Hổ dễ dàng bị chém giết.- Quá mạnh mẽ, đây là thực lực của cường hóa giả sao?Điền Hổ nhìn thấy hơn hai mươi con tang thi trước mặt bị chém thành mảnh vụn, đồng thời còn có thật nhiều tang thi bị gai xương sắc bén chém thành từng đoạn, trong lòng tràn ngập rung động.

Cường hóa giả có được thực lực mạnh mẽ như vậy là hắn lần đầu tiên được nhìn thấy.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đi nhanh tới trước người do w,nl oa-d P,R-C m ới nh ấ-t t ại k k-tr.uyen. com Điền Hổ, liếc mắt nhìn hắn hỏi:- Anh chính là Điền Hổ phải không, đúng là một hảo hán, có nguyện ý gia nhập quân đội của tôi hay không?- Nhạc Trọng!Trong lòng Điền Hổ chấn động, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng đứng trước mặt.

Nhạc Trọng rất có danh tiếng khắp SY thị, trong thật nhiều truyền thuyết hắn là một gã nam tử thân cao hơn hai thước, tướng mạo dữ tợn, toàn thân tràn ngập mùi máu tanh, là một gã đại hán khủng bố.

Nhưng theo Điền Hổ xem ra Nhạc Trọng trước mắt chỉ bất quá là một thanh niên bình thường mà thôi.Nhưng khi hắn nhìn kỹ lại liền cảm nhận được uy áp của thượng vị giả tản ra trên người Nhạc Trọng, hắn vội vàng đáp:- Tôi nguyện ý, tôi thập phần nguyện ý!Bên trong tận thế, có thể gia nhập vào một thế lực, đặc biệt là thế lực cường đại như quân đội đối với người sống sót bình thường mà nói là một chuyện cực kỳ tốt đẹp.

Trở thành một gã quân nhân, tối thiểu không đói bụng, đồng thời còn có quân đội cường đại làm hậu thuẫn, có thể sống trên thế giới này thật tôn nghiêm.Trước kia không phải Điền Hổ không muốn gia nhập quân đội, nhưng hắn không có quan hệ, hơn nữa tính tình ngay thẳng nên đắc tội tiểu nhân, không thể tiến vào trong quân.- Anh mang theo bọn họ lui ra đi!Nhạc Trọng nhìn thấy Bạch Cốt đang chém giết tang thi, nhìn Điền Hổ thản nhiên nói.- Dạ!Điền Hổ không tự giác đáp một câu, nhìn Bạch Cốt đang chém tang thi như cơn gió lốc, rung động mang theo đoàn hảo hán thối lui.Nhưng một màn Bạch Cốt chém giết tang thi dễ dàng như giết gà đã ghi khắc thật sâu trong mắt Điền Hổ, làm hắn tràn ngập kinh hãi cùng kích động.- Một ngày nào đó mình cũng sẽ biến thành cường giả như thế!Đoàn người Điền Hổ hướng thi đàn xung phong liều chết, xử lý hơn một vạn ba ngàn con tang thi, trở ngại lực đẩy mạnh của thi đàn, đồng thời tranh thủ thêm một giờ quý giá.Nhưng lực phòng ngự của sáu ngàn người bình thường này quá yếu ớt, không có phòng hộ, một cuộc chiến cũng có hơn chín trăm người bị trảo tổn thương lây nhiễm siêu vi trùng, chỉ có thể bắn chết tại chỗ.Trong mười lăm phút sau, Nhạc Trọng cho đệ bát doanh, đệ tam doanh thối lui vượt qua cầu Tư Giang.Đội ngũ sáu ngàn người sống sót của Điền Hổ gia nhập chiến trường giúp đội ngũ của Nhạc Trọng giành được một giờ thời gian quý giá.

Đối với những chiến sĩ đặc chiến doanh cùng cao thủ đoàn mà nói, một giờ nghỉ ngơi đã đủ cho họ khôi phục được rất nhiều thể lực.Nhạc Trọng thống lĩnh đặc chiến doanh bắn tỉa, ngăn cản thi đàn không ngừng đẩy mạnh.

Những chiến sĩ chủ lực lúc này đã lục tục thối lui về phía sau.

Chương 368: Đi đoạn hậu, bạo loạn, tuyệt vọng!Chỉnh sửa : kktruyen.comĐặc chiến doanh của Nhạc Trọng hấp thu cao thủ đoàn của Liễu Hồi Phong cùng La Điền Dực, hơn nữa trong cuộc chiến này có thêm cao thủ không ngừng thăng cấp, lúc này số lượng đã đạt tới bảy mươi hai người.

Mỗi một người đều đạt tới cường hóa hơn 20 cấp, không ít người thậm chí đột phá 30 cấp trong cuộc chiến này.

Sức chiến đấu mỗi người đều không tầm thường, nhưng số lượng thi triều quá mức khổng lồ, Nhạc Trọng chỉ có thể mang theo chiến sĩ đặc chiến doanh không ngừng thối lui, cuối cùng đã lui tới bên bờ Tư Giang.Lúc này ở trên cầu Tư Giang đầu người vẫn di động, thật nhiều nữ tính lên chật cả cây cầu.

Trước mặt những nữ tính người sống sót là hơn năm ngàn c hỉnh sửa b,ởi. ,kkt r u yen.c.o-m chiến sĩ tâm huyết của Điền Hổ đang vượt cầu.Hơn một vạn bốn ngàn nam giới người sống sót nhu nhược theo thời gian trôi qua, tiếng súng ngày càng đến gần thì họ ngày càng lo lắng.

Bọn họ thập phần cảm giác được thi triều đang không ngừng lan tới gần.- Chúng ta cần qua cầu, tránh ra, chúng ta cần qua cầu, mọi người liều mạng với bọn họ!Trong đám người đột nhiên có một người sống sót lớn tiếng gầm rú.- Chúng ta cần qua cầu…- Chúng ta cần qua cầu…- Chúng ta muốn sống sót…- Đám quân phiệt ác ôn chết tiệt các ngươi cút ngay…- …Những người sống sót bỗng nhiên bị loạn động, rống giận điên cuồng vọt tới chỗ Quách Tuyền bọn họ.Nhìn hơn vạn người sống sót hướng bên này vọt tới, Quách Tuyền nhất thời do dự, đây chính là hơn vạn mạng người.

Tuy rằng hắn hung hãn nhưng cũng không muốn trở thành quái tử thủ tàn sát nhân loại như mình.- Nổ súng!Đúng lúc này bên cạnh Quách Tuyền truyền qua thanh âm lạnh như băng của Nhạc Trọng.Quách Tuyền nghe được thanh âm quen thuộc, không chút do dự lập tức truyền ra mệnh lệnh:- Nổ súng!Trong tích tắc đủ loại súng máy liên tục nổ vang, những người sống sót tay không tấc sắt vừa xông tới đã bị màn mưa đạn càn quét một vòng, tất cả ngã rạp trên mặt đất, phát ra thanh âm kêu rên thống khổ.Bị một màn huyết tinh kinh sợ, lúc này đám người kia mới thất kinh bỏ chạy tứ tán, hoặc là quỳ dưới đất cầu xin tha mạng, hoặc là lớn tiếng khóc không biết nên làm gì mới đúng.Nhạc Trọng nhìn đám người đang ngã rạp trong mưa đạn, ánh mắt hắn chợt lóe lên vẻ do dự.

Bây giờ cũng không phải thời gian mang lòng dạ đàn bà, nếu hỗn loạn chẳng những toàn bộ bọn họ đều phải chết ở chỗ này, ngay cả đặc chiến doanh của hắn cùng cao thủ đoàn của Trầm Hoành Dương cũng phải chết.Nhạc Trọng không để ý những người bỏ chạy trốn tứ tán, trực tiếp nhấc loa phóng thanh lạnh lùng lớn tiếng nói:- Các người là đám người cuối cùng lưu lại, muốn xông lên cầu Tư Giang giết chết không tha, các người muốn sống sót, cầm lên vũ khí chiến đấu vì chính mình mà tìm đường sống.

Nếu không có gan, thì cứ chờ chết đi!Nói xong Nhạc Trọng ném loa phóng thanh, đi nhanh về hướng chiến trường.

Chiến đấu tới một khắc cuối cùng, yểm hộ bộ đội chủ lực rút lui là việc mà hắn có thể làm duy nhất hiện tại.

Ở lại nơi này cho dù có thêm hắn cũng không thể làm được chuyện gì.- Mọi người rút lui, tôi yểm hộ các vị!Vừa quay về chiến trường, Nhạc Trọng liền hướng Hứa Tiếu cùng Kỷ Thanh Vũ ra lệnh.Nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, trong mắt Hứa Tiếu thoáng hiện lên vẻ kính nể.

Đi đoạn hậu là hành động nguy hiểm nhất, thủ lĩnh chủ động đi đoạn hậu thập phần hiếm thấy.

Có thể dốc sức cho dạng thủ lĩnh như vậy, hắn cảm thấy thập phần may mắn.

Hắn hành lễ với Nhạc Trọng, nhanh chóng dẫn người rút lui khỏi tiền tuyến.Kỷ Thanh Vũ liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, cắn răng nói:- Một mình anh sao?

Không được, em muốn lưu lại với anh!Nhạc Trọng nhướng mày trầm giọng nói:- Không được, một mình anh dù sao cũng có thể chạy thoát nơi này, nếu có em ở đây thì không thể, nghe lời đi!Kỷ Thanh Vũ quật cường nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói:- Em không quan tâm, em có thể tự bảo vệ mình!Nhạc Trọng trực tiếp dùng danh phận đại nghĩa đến bức bách nàng:- Không được, quá nguy hiểm, rút lui, đây là mệnh lệnh.

Em là doanh trưởng đặc chiến doanh, gánh vác sinh mạng của toàn bộ chiến sĩ trong doanh!Kỷ Thanh Vũ cũng giống như Nhạc Trọng, từng trải qua rất nhiều cuộc chiến đấu, thân thể cực kỳ mỏi mệt.

Có thể nói cả đặc chiến doanh không có ai không mệt mỏi, trong đó mệt nhất là Kỷ Thanh Vũ cùng Nhạc Trọng vì không có thời gian nghỉ ngơi.

Với trạng thái hiện tại của nàng, không cẩn thận sẽ gặp tử vong.- Được, em nghe lời anh nhưng anh phải đáp ứng em nhất định phải trở về!Cuối cùng Kỷ Thanh Vũ vẫn là một cô gái luôn chú ý toàn cục, trong nội tâm nàng cố gắng cưỡng chế lòng tưởng niệm đối với hắn nói ra một câu, lập tức xoay người rời đi.Nhạc Trọng nhìn theo bóng lưng Kỷ Thanh Vũ đi xa, hít sâu một hơi cùng Bạch Cốt đi nhanh tới trước.Những con đường đi thông cầu Tư Giang đã bị Nhạc Trọng sai người phong tỏa, chỉ còn lưu lại con đường chính đi thông tới cầu Tư Giang.

Những địa phương khác thi đàn phải cần dùng mười phút thời gian mới có thể đột phá.

Nói cách khác Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt cần phải lưu lại đoạn hậu cùng thi đàn thêm vài phút nữa.Chiến sĩ đặc chiến doanh cùng cao thủ đoàn vừa rút lui, hơn hai trăm con tang thi hướng Nhạc Trọng vọt tới.

Nếu không phải con đường quá hẹp hòi thi đàn vọt tới còn nhiều hơn.Hai tay gai xương của Bạch Cốt kéo dài, biến thành hai đạo gai xương gần như có thể đem cả con đường bao phủ trong phạm vi công kích của hắn.

Hắn dùng sức vung lên, gai xương sắc bén chém ngang qua con đường nhỏ hẹp, cứng rắn đem hơn năm mươi con tang thi chém thành hai đoạn.Lấy được bốn giờ cường hóa kỹ năng, lúc này Bạch Cốt rốt cục thể hiện ra hung uy của hắn, hắn huy động gai xương thật lớn giống như máy xaSY thịt tàn sát thi đàn.

Ngay cả những con tang thi L1, L2 cao lớn cũng không đỡ nổi công kích của hắn.- Quá tuyệt vời!Nguyên bản Nhạc Trọng còn tưởng cần phải một phen khổ chiến, nhưng khi nhìn thấy Bạch Cốt tùy ý huy động gai xương điên cuồng chém giết thi đàn, hiện tại hắn mới hiểu được bốn giờ cường hóa kỹ năng của đặc chủng khô lâu hung hãn tới mức độ nào.Có thể nói chỉ nhờ vào một mình Bạch Cốt đã đủ đối phó hai ngàn con tang thi.Dưới sự chém giết điên cuồng như vậy, thể lực Bạch Cốt cũng không ngừng suy giảm xuống.

Khi thể lực của Bạch Cốt đã tới cực hạn, hắn sẽ không thể tiếp tục sử dụng kỹ năng.

Năng lực càng cường đại cần tiêu hao lực lượng càng lớn, đây là quy luật không cách nào thay đổi.Khi thể lực của Bạch Cốt tiêu hao tới mười giờ, Nhạc Trọng lập tức lựa chọn cho Bạch Cốt lui về phía sau, sau đó ngẩng mặt lên trời phát ra một tiếng thét dài.Nương theo sau tiếng thét dài của Nhạc Trọng, tiểu Thanh vỗ cánh từ trên trời bay xuống.Tiểu Thanh vừa bay tới trên khu vực này, chợt phát động lực lượng bổn nguyên, đôi cánh không ngừng vỗ mạnh, từng đạo đao nhận vô cùng bén nhọn trống rỗng hiện lên hướng tang thi bên dưới chém tới.Dưới phong nhận sắc bén oanh kích, từng chuỗi dài thi đàn bị chém thành hai đoạn, đồng thời uy lực thật lớn của phong nhận còn chém dưới mặt đất tạo ra một khe rãnh thật dài.

Chương 369: Tiểu Quy đến giúp, Đồng Hiểu Vân đẩy ngược. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTiểu Thanh phóng ra mấy đợt phong nhận thì bay đi, không có mệnh lệnh tuyệt đối của Nhạc Trọng nó không muốn tiêu hao quá nhiều lực lượng bổn nguyên của mình để tấn công địch nhân.Thú biến dị cấp cao đều có được năng lực đặc thù lực lượng bổn nguyên.

Nhưng một lần phát động đều tiêu hao nguyên khí của chúng thật lớn.

Bởi vậy nếu không vạn bất đắc dĩ hoặc là gặp phải địch nhân khủng bố, chúng sẽ không phát động lực lượng bổn nguyên đem ra đối địch.Sau khi tiểu Thanh bay đi, thân hình Nhạc Trọng chợt lui, vừa cầm súng tự động 05 thức điên cuồng bắn phá thi đàn vừa hướng cầu Tư Giang nhanh chóng bỏ chạy.Vào lúc này ở gần cầu Tư Giang chỉ còn lại chiến sĩ đệ nhất doanh của Quách Tuyền cùng hơn một vạn hai ngàn người sống sót còn đang giằng co lẫn nhau.- Cầu xin ngài binh đại gia, cho tôi đi qua đi, chuyện gì tôi cũng nguyện ý làm cho ngài…- Van cầu ngài, cho tôi đi qua, tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa báo đáp ngài!- Quân nhân tồn tại không phải là vì thủ hộ nhân dân sao, van ngài cho chúng tôi qua đi…- …Thật nhiều người thường quỳ trên mặt đất tận lực cầu xin Quách Tuyền.

Cầu Tư Giang hiện tại là con đường sống duy nhất của bọn họ, theo thời gian trôi qua, tử vong đã cách họ ngày càng gần.Một đống cương đao lẫn tấm chắn nằm trên mặt đất ngoại trừ có vài trăm người chịu cầm lên những người còn lại không hề liếc mắt nhìn đống vũ khí nguồn : kktruyen.com kia.

Những người nhu nhược kia thầm nghĩ muốn qua cầu, lại không hề có một tia dũng khí dám cùng tang thi chiến đấu.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn đám người thường yếu đuối kia, lại hướng Quách Tuyền ra lệnh:- Quách Tuyền, anh dẫn người thối lui trước, mặc cho bọn họ tự sinh tự diệt đi!- Dạ, đoàn trưởng!Quách Tuyền hành lễ với Nhạc Trọng, sau đó mang theo chiến sĩ đệ nhất doanh thối lui qua bên kia cầu Tư Giang.Mất đi đoàn người của Quách Tuyền áp chế, những người sống sót lập tức hướng cầu Tư Giang chen chúc chạy tới.Đã không có người duy trì trật tự, những người thường yếu đuối kia đều biến thành điên cuồng, những người yếu ớt bị xô té dưới đất, vì tranh đoạt đường chạy trốn thậm chí còn có người cầm đao chém giết lẫn nhau.

Trong chớp mắt hơn vạn người hỗn loạn công kích điên cuồng, bọn hắn không dám giết tang thi nhưng chém giết lẫn nhau thì không hề có chút nương tay.Nhìn thấy một màn thảm thiết kia, Nhạc Trọng cau mày thở dài thật sâu.

Hắn đã đem hết toàn lực, nhưng hơn vạn người này hắn thật sự không còn lực lượng đi cứu vớt.Đúng lúc này thi đàn khổng lồ đã đột phá chướng ngại trùng điệp, hướng đám người sống sót đang hỗn loạn đánh tới.- Ah…Nhìn thấy thi đàn kinh khủng lan tràn, một gã người thường hoảng sợ thét lên chói tai, sau đó nhảy vào Tư Giang muốn bơi qua.Càng ngày càng nhiều người lựa chọn nhảy xuống sông Tư Giang muốn bơi qua bên kia sông để tránh né thi triều cuốn tới.Đồng thời cuộc chiến chém giết giành đường chạy trốn ở ngay cầu Tư Giang càng ngày càng thảm thiết, vô số người trong mắt đã tràn ngập vẻ tuyệt vọng.Nhạc Trọng lắc đầu, thầm nghĩ triệu hồi tiểu Thanh rời khỏi nơi đó.

Nhưng đột nhiên trong lòng hắn vừa động, hướng giữa Tư Giang nhìn lại.Chỉ thấy bên trong sông, từng đợt sóng nước bắt đầu khởi động, từng bầy tôm biến dị bò lên trên bờ, những con tôm biến dị vừa lên bờ chợt điên cuồng xông tới công kích thi đàn, dùng đôi kìm sắc bén đem thân thể tang thi cắt đoạn, sau đó mồm to cắn nuốt.Sóng nước không ngừng dâng lên, từng con tôm biến dị không ngừng bò lên bờ.

Ngoài ra còn có hai mươi con tôm tinh anh biến dị, một con tôm biến dị nhị giai cùng một con quái thú giống con rùa lớn như tòa nhà lầu từ trong sông bò ra.Tiểu Quy liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, phát ra một tiếng kêu to kỳ dị.

Con tôm nhị giai cũng phát ra một tiếng kêu vô cùng bén nhọn.Hai mươi con tôm tinh anh biến dị chợt xông vào bên trong thi đàn, hướng đàn tang thi đại khai sát giới.Những con tôm biến dị có được giáp xác cứng rắn, tang thi bình thường căn bản không thể xuyên thủng được giáp xác của chúng cùng chống cự được đôi càng tôm sắc bén.

Đồng thời chúng cũng không sợ hãi siêu vi trùng khiến kẻ khác nghe tên đã sợ mất mật, quả nhiên là khắc tinh của tang thi.Những con tôm biến dị vừa gia nhập chiến trường, liền điên cuồng công kích thi đàn, thật nhiều tang thi bị chúng cắt đứt tay chân bắt đầu mỹ mỹ ăn cơm.Những sinh vật biến dị rất thích lấy tang thi làm thực vật, nếu chúng cắn nuốt được tang thi cao cấp cũng có thể tiến hóa rất nhanh.Nhìn mãnh thú biến dị bò ra khỏi Tư Giang, những người sống sót càng thêm tuyệt vọng, tranh đoạt đường thông qua cầu Tư Giang càng thêm kịch liệt, không ngừng có người tử vong trong quá trình tranh đoạt đường qua cầu.Nhạc Trọng nhảy lên trên đầu tiểu Quy, thúc giục tiểu Quy đi tới đầu cầu Tư Giang lớn tiếng quát:- Tôi là Nhạc Trọng, dừng tay cho tôi!

Đây là thú biến dị do tôi triệu hoán đi ra, hiện tại lập tức xếp thành hàng trật tự đi qua cầu, nếu không xử bắn!Những người sống sót đang điên cuồng tranh đoạt đường qua cầu bỗng chốc bị cự thú tiểu Quy khủng bố chấn nhiếp.

Lúc này bọn họ mới khôi phục lại bình tĩnh, nhìn đàn thú biến dị nhìn chằm chằm chung quanh, biến thành thành thật ngoan ngoãn như đàn cừu, xếp thành hàng dài dựa theo trật tự bắt đầu qua cầu.- Tiểu Quy, lần này thật sự cảm tạ ngươi!Nhạc Trọng nhìn đám người thường ngoan ngoãn xếp hàng đi qua cầu, thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm vỗ vỗ đầu tiểu Quy nói.Lần này nếu không nhờ tiểu Quy mang theo mấy vạn tiểu đệ đến trợ giúp, đại bộ phận người sống sót còn lưu lại kia cũng phải chết trong miệng tang thi.Tiểu Quy nhận được lời khen ngợi của Nhạc Trọng, cái đuôi vươn lên không ngừng vỗ vỗ xuống mặt đất, hiển nhiên hết sức cao hứng.

Sau khi nó bị Nhạc Trọng thuần phục, đã cùng hắn xây dựng tâm linh cảm ứng, có thể hiểu được một ít lời nói đơn giản.Theo tiểu Quy suất lĩnh mấy vạn tiểu đệ ngăn chặn thi đàn, hơn vạn người sống sót cuối cùng đã vượt qua được cầu Tư Giang.

Nhưng trong một vạn bốn ngàn người vừa bị mưa lạnh xối xả lại gặp bạo loạn tự chém giết lẫn nhau, có hơn ngàn người mất đi tính mạng.

Tổn thất cực kỳ thảm trọng, duy nhất may mắn là đại bộ phận người cũng có thể vượt qua cầu.- Tạc cầu!Nhạc Trọng đi qua bên kia cầu Tư Giang, lập tức truyền ra mệnh lệnh.Oanh một tiếng nổ ầm vang, chiếc cầu lớn ở trước tận thế hao phí mấy chục triệu nhân dân tệ xây dựng thành đã bị tạc nổ dập nát.

Con đường duy nhất để tám mươi vạn thi đàn đi thông huyện Trữ Quang đã bị hủy hoại hoàn toàn.Nếu thi đàn khổng lồ kia muốn di chuyển tới huyện Trữ Quang, cần phải đi vòng hơn trăm cây số mới có thể tìm được con đường đi thông huyện Trữ Quang.Đã lấy được hơn mười vạn nhân khẩu của SY thị, mục tiêu tiếp theo của Nhạc Trọng chính là thành phố Lũng Hải.Chỉ cần chiếm lĩnh thành phố Lũng Hải, Nhạc Trọng sẽ lấy được xưởng công binh, có xưởng công binh mới có thể sản xuất đạn dược cùng đạn pháo.

Không đến mức bởi vì thiếu hụt đạn dược mà không thể đối phó thi đàn đại quy mô.

Chương 370: Tiểu Quy đến giúp, Đồng Hiểu Vân đẩy ngược. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comÁp lực cận chiến đối với chiến sĩ thật quá lớn.

Trừ phi là mặc áo giáp rắn nước biến dị, nếu không cận chiến mang tới tổn thương sẽ làm Nhạc Trọng rất khó thừa nhận.Thi đàn khổng lồ rất nhanh theo mùi vị của nhân loại đi tới bên bờ Tư Giang.Theo từng mệnh lệnh thần bí, những con tang thi bắt đầu người trước ngã xuống người sau tiến lên nhảy xuống Tư Giang, ý đồ dùng thân thể của chúng lấp bằng Tư Giang, xây dựng một con đường khác đi thông qua bờ bên kia.

Một đường chúng đẩy mạnh tới đây đều dựa vào ưu thế số lượng thật lớn gặp núi phá núi, gặp nước lấp nước mà đi tới được.Nhưng bên trong Tư Giang nơi nơi đều là thú biến dị tiểu đệ của tiểu Quy, tang thi nhảy vào Tư Giang chỉ hiến thân cho tôm biến dị cắn nuốt.Mấy vạn con tang thi nhảy vào trong sông không hề có chút thành quả nào, tang thi Z bên trong thi đàn rốt cục đã tỉnh ngộ lại.

Nó không tiếp tục ra lệnh thực hiện hành vi ngu xuẩn như thế, thi đàn khổng lồ lẳng lặng đứng bên kia Tư Giang ngơ ngác.Sau khi Nhạc Trọng xác nhận thi đàn không có cách nào vượt sông, lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm quay về tắm rửa, ngã xuống giường chìm vào giấc ngủ.

Mấy ngày nay hắn thật sự tích lũy quá nhiều áp lực, vừa được thả lỏng thân thể liền không còn chịu được nữa.Dù sao Nhạc Trọng cũng là một nhân loại, trải qua cuộc chiến đấu kịch liệt như vậy tinh thần hắn thời khắc đều thật căng thẳng, sự sống chết của hơn mười vạn người đặt lên bờ vai hắn, làm cho hắn cơ hồ không dám thả lỏng một khắc nào.

Loại áp lực cực lớn này đặt lên trên người hắn, cơ hồ ép tới mức làm hắn hết hơi, hiện tại rốt cục hắn đã có thể buông lỏng một hơi mà thư giãn chìm vào giấc ngủ.Ngay trong lúc Nhạc Trọng còn đang mơ mơ màng màng, đột nhiên cảm thấy được tiểu huynh đệ của hắn bị người nắm lấy, sau đó tiến nhập vào một địa phương vô cùng ấm áp ướt át, hắn liền bị đánh thức nhìn xuống bên dưới.Chỉ thấy Đồng Hiểu Vân mặc một bộ áo ngủ màu trắng, bộ áo kia cũng không cài nút thắt, lộ ra làn da trắng như tuyết.

Nàng ngồi chồm hổm giữa hai chân Nhạc Trọng, cầm lấy tiểu huynh đệ của hắn, nhìn hắn lúng liếng cười nói:- Chào buổi sáng Nhạc ca!- Hiểu Vân, em đang làm gì đó?Nhạc Trọng nhìn dáng vẻ dễ thương của Đồng Hiểu Vân, trong lòng không khỏi xao động.Đồng Hiểu Vân mị nhãn như tơ liếm tiểu huynh đệ của hắn, kiều diễm cười nói:- Nhạc ca, gọi anh rời giường như vậy anh thích không?- Thích!Nhạc Trọng đưa tay vuốt gương mặt xinh đẹp của nàng, không hề che giấu ánh sáng trong mắt, thân thể càng ngày càng nóng.

Nguy cơ thi đàn đã tạm thời giải trừ, hắn đã có thời gian cùng sức lực mà tận tình hưởng thụ.- Như vậy hãy đến yêu em đi!Đồng Hiểu Vân cười thật dễ thương, thật chủ động giạng chân ngồi lên người Nhạc Trọng, để tiểu huynh đệ của hắn tiến vào trong thân thể của nàng.Đồng Hiểu Vân nhướng mày, trên tấm ra giường trắng lại hiện lên một đóa hoa mai đỏ tươi.- Tận tình yêu thương em được không?

Nhạc ca, em rất thích anh nha!Đồng Hiểu Vân ôm chặt Nhạc Trọng, dùng đôi mắt to điềm đạm đáng yêu như cầu xin hắn.- Đương nhiên là anh cũng rất thích em!Dáng vẻ đáng yêu của Đồng Hiểu Vân còn khiến Nhạc Trọng hưng phấn hơn cả xuân dược kích thích nhất, hắn đem Đồng Hiểu Vân đẩy ngã trên giường lớn, tùy ý hưởng thụ thân thể xinh đẹp của nàng.Chỗ ở của Nhạc Trọng chỉ là một ngôi nhà dân bình thường, thanh âm rên rỉ của Đồng Hiểu Vân xuyên thấu qua vách tường hơi mỏng khuếch tán ra ngoài.Tiểu la lỵ Trương Ngọc Lan cầm khăn mặt thật xấu hổ đứng ngoài phòng Nhạc Trọng, dựa vào tường, mặt đỏ tai hồng nghe thanh âm rên rỉ vọng ra từ trong phòng.

Nàng vốn chỉ dự định cầm khăn mặt tới phục vụ đại anh hùng Nhạc Trọng mà nàng sùng bái thế thôi.Trên thực tế sự đánh giá của người ngoài đội ngũ về Nhạc Trọng không được tốt lắm.

Đặc biệt là Trầm Tuyết càng thêm chán ghét hắn.

Nhưng Trương Ngọc Lan lại tràn ngập cảm kích lẫn sùng bái hắn, nàng cảm thấy được Nhạc Trọng chính là đệ nhất đại anh hùng trên thế gian này.- Em ở đây làm gì?Ngay lúc Trương Ngọc Lan còn đang nghe lén, thanh âm của Trác Nhã Đồng vang lên bên tai nàng.Trương Ngọc Lan cả kinh, giống như một con thỏ con hoảng sợ lạnh run nhìn Trác Nhã Đồng, cơ hồ muốn khóc lên:- Phu nhân, thật xin lỗi em không phải cố ý muốn nghe lén.

Em chỉ muốn lấy khăn mặt tới cho Nhạc đoàn trưởng mà thôi, thật xin lỗi…- Tiểu lão công làm việc thật không biết chú ý, Hiểu Vân cũng vậy, còn kêu lớn tiếng như thế, dạy hư trẻ con!Lúc này Trác Nhã Đồng cũng nghe được tiếng rên rỉ của Đồng Hiểu Vân vọng ra trong phòng, nhịn không được đỏ mặt, trong lòng hơi có chút ghen tỵ thầm nghĩ.Trác Nhã Đồng nhìn Trương Ngọc Lan ôn nhu cười, tiếp nhận khăn mặt trong tay nàng nói:- Em đi xuống đi, để tôi giúp em đem khăn mặt cho anh ấy!- Thật xinh đẹp, thật ôn nhu, vợ của anh ấy đều thật đẹp.

Nếu mình có thể biến thành xinh đẹp như vậy, anh ấy có thể sẽ nhìn thấy mình hay không?Trương Ngọc Lan nhìn mỹ nữ thành thục như Trác Nhã Đồng, trong mắt thoáng hiện vẻ khát khao, nhu thuận nói:- Dạ, phu nhân!Nói xong Trương Ngọc Lan nhu thuận lui xuống.Trác Nhã Đồng đi nhanh vào phòng, chỉ thấy Đồng Hiểu Vân để trần thân trên mềm mại, thân thể đỏ hồng, thở hổn hển ngã vào trong lòng Nhạc Trọng, có vẻ thập phần thỏa mãn dễ thương.Nhạc Trọng nhìn mỹ nhân tuyệt sắc bước tới gần, ánh mắt sáng lên, mỉm cười nói:- Nhã Đồng em đến rồi, lại đây, cho anh hôn một chút!Trác Nhã Đồng đã khóa cửa phòng, nhìn Nhạc Trọng ôn nhu cười, đi tới bên cạnh hắn hôn môi hắn.- Lão công thật là, anh cùng Hiểu Vân làm chuyện này cũng phải xem trường hợp một chút, nếu dạy hư trẻ con thật không tốt đâu!Nhạc Trọng cười, lập tức đem Trác Nhã Đồng đặt bên dưới thân, cũng không hoàn toàn cởi quần áo của nàng, cứ như vậy trực tiếp tiến vào thân thể nàng, tùy ý chà đạp trêu chọc nàng.Trác Nhã Đồng ôn nhu tiếp nhận Nhạc Trọng, đồng thời không ngừng phát ra tiếng rên rỉ yêu kiều, làm người ta tràn ngập dục vọng chinh phục.Sau một trận mây mưa, Nhạc Trọng ôm Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân lẳng lặng nằm trên giường lớn, hưởng thụ làn da bóng loáng mê người của hai nàng, trong lòng tràn ngập yên lặng cùng cảm giác hạnh phúc.Trác Nhã Đồng nằm trong lòng Nhạc Trọng, hôn nhẹ lên môi hắn, cười cười nhìn hắn đột nhiên hỏi ra vấn đề vô cùng sắc bén:- Lão công, em với Hiểu Vân, ai có thể làm cho anh thấy càng thêm thoải mái?Đồng Hiểu Vân ôm cánh tay Nhạc Trọng, dùng bộ ngực của mình cọ sát lên tay hắn, làm nũng nói:- Nhạc ca, đương nhiên là Hiểu Vân giỏi hơn có phải hay không?

Hiểu Vân do wnl oa-d, e.bo ok m.ới nhất, tại .k-ktr,uye.n-.com là em gái tốt nhất nhu thuận nhất của anh đâu…Cho dù quan hệ giữa Đồng Hiểu Vân cùng Trác Nhã Đồng rất tốt, nhưng đề cập tới vấn đề được sủng ái của Nhạc Trọng hai nàng cũng không tự giác có chút muốn cạnh tranh.

Tuy rằng ngoài miệng Trác Nhã Đồng không nói nhưng tận sâu trong nội tâm vẫn cảm thấy có chút ghen tỵ Đồng Hiểu Vân đạt được lòng sủng ái của Nhạc Trọng.

Chương 371: Tiền tệ!

Chỉnh biên bộ đội!Chỉnh sửa : kktruyen.com- Ha ha, hai em đều là tiểu bảo bối đáng yêu nhất của anh thôi.Nhạc Trọng ha ha cười, tránh khỏi vấn đề bén nhọn có chút khó trả lời, cúi đầu hôn lên mặt hai nàng, ôm chặt cả hai vào lòng.Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân nhìn nhau, chỉ cười nhẹ, không tiếp tục ép buộc hắn, chỉ hôn hắn sau đó cả hai cuộn tròn trong lòng hắn.Nhạc Trọng ở trong này tiêu diêu tự tại, Đại Cẩu Tử bên ngoài phụ trách công tác hành chính lại bề bộn cơ hồ muốn đem mình tách ra thành ba người để dùng.Hậu quả xấu khi vượt cầu trong mưa to bắt đầu hiện ra, bên trong hơn mười ba vạn người thường qua cầu có hơn bốn vạn người bởi vì bị nhiễm mưa mà bắt đầu cảm mạo phát sốt.Bởi vì vội vàng qua sông, dược vật mang theo từ bệnh viện căn bản không đủ trị liệu nhiều người bị bệnh tới như vậy.- Làm sao bây giờ, trưởng quan Đại Cẩu Tử?Thái Dịch Yên nhìn Đại Cẩu Tử hỏi thăm.Thái Dịch Yên nhờ vào năng lực xuất sắc của mình cùng cống hiến cho đội ngũ Nhạc Trọng tại SY thị, đã gia nhập vào trong đội ngũ của hắn, trở thành một thành viên dưới trướng.Đại Cẩu Tử nhu nhu huyệt thái dương truyền đạt một loạt mệnh lệnh:- Lập tức phát một hộp thịt nhị giai cho những người bị sốt, sau đó tổ chức nhân thủ nấu nước nóng cho họ uống, đem những người bị cảm mạo phát sốt cách ly, cam đoan họ không trở thành nguồn lây nhiễm người khác!Trong tận thế, bị bệnh là chuyện vô cùng nguy hiểm, bởi vì thiếu hụt bác sĩ cùng dược vật, chỉ cần bị cảm mạo phát sốt đều có thể mang đi một sinh mạng.

Đại Cẩu Tử cấp thịt hộp nhị giai cho người thường cũng là hành động bất đắc dĩ, hiện tại họ chỉ cầu nguyện lực miễn dịch của mọi người có thể chiến thắng siêu vi trùng xâm nhập, ngoài ra bọn họ cũng không thể làm được gì.- Dạ!Thái Dịch Yên nhanh chóng đáp, sau đó lui xuống.Đại Cẩu Tử suy tư một chút lại phân phối vật tư, đem thật nhiều thịt hộp nhị giai cấp cho những chiến sĩ đã tiến hành chiến đấu kịch liệt.

Các chiến sĩ thân thể cường tráng mạnh khỏe, nhưng thiếu khuyết nghỉ ngơi.

Những hộp thịt này có thể giúp bọn họ nhanh chóng khôi phục nguyên khí cùng thể lực, để cho họ không đến mức bị nhiễm bệnh.Theo mệnh lệnh của Đại Cẩu Tử, những hộp thịt nhị giai được Điền Hổ dẫn dắt theo năm ngàn nhân thủ đi phân phối cho những người sống sót, những nữ tính người thường được tổ chức lại, đảm đương nhân viên chăm sóc bệnh nhân, chiếu cố những người truyện được copy tại kktruyen.com bị cảm nhiễm.Những hộp thịt thú biến dị nhị giai phát huy tác dụng cực lớn, những người bị cảm mạo phát sốt sau khi ăn vào rất nhiều người đều đã khôi phục nguyên khí, sắc mặt dễ nhìn hơn rất nhiều.Tuy rằng bởi vì không được trị liệu đúng lúc nên có hơn một ngàn người tử vong, nhưng đại bộ phận người thường đều gắng gượng vượt qua tai kiếp, từ trong quỷ môn quan đi trở về.Lần này Nhạc Trọng có thể cứu sống được nhiều người như vậy, không thể bỏ qua công lao của thịt thú biến dị nhị giai.

Nếu không phải có thật nhiều thú thịt nhị giai, hơn mười vạn người vượt cầu còn bị mưa lạnh tàn khốc tra tấn, ít nhất phải chết tới phân nửa số người.Mưa thu băng sương kéo dài suốt năm ngày bầu trời mới chậm rãi trong sáng trở lại.Không trung vừa sáng sủa, mười mấy vạn người sống sót mới bắt đầu di chuyển về hướng huyện Trữ Quang.Mười mấy vạn người vừa đi tới huyện Trữ Quang cùng huyện Thanh Nguyên, thật nhiều nhân khẩu rót vào liền làm cả thị trấn bắt đầu tán phát ra thật nhiều sức sống.Các nhà xưởng đều tràn ngập công nhân, không ngừng chế tạo cương đao cùng vũ khí lạnh, lợi dụng tài liệu trên thân thể thú biến dị chế tạo áo giáp cùng đủ loại trang bị vũ khí.Nhóm người Điền Hổ cũng được Nhạc Trọng toàn bộ sắp xếp vào bên trong dự bị lữ, tiến hành huấn luyện cường độ lớn.Nhạc Trọng đối đãi với chiến sĩ của mình luôn thập phần hào phóng, trong tay các chiến sĩ luôn đạt được thật nhiều lương thực cùng thực phẩm phụ.

Những lúc bọn họ được nghỉ giao lao luôn dũng mãnh tràn vào trong huyện thành tiêu phí, đã kéo theo thật nhiều ngành kinh doanh bắt đầu phát triển.Cơ hồ như trong vòng một đêm thật nhiều tiệm điểm tâm, tiệm mát xa, tiệm cắt tóc, khách sạn nhà trọ vân vân đều xuất hiện.Trần Kiếm Phong đến tìm Nhạc Trọng nói thẳng:- Nhạc Trọng, tôi cảm thấy hiện giờ chúng ta nên phát hành tiền tệ riêng, nếu không sẽ vô cùng bất lợi đối với việc phát triển kinh tế sắp tới!Hiện tại ở bên trong hai huyện thành lấy hàng đổi hàng vẫn là chủ yếu.

Tiền thông dụng chính là gạo, hoặc là những loại lương thực khác.

Về phần nhân dân tệ trước tận thế hiện tại còn không bằng cả giấy vệ sinh.

Phương thức dùng hàng đổi hàng ở trong mắt Trần Kiếm Phong có hiệu suất cực kỳ thấp kém lẫn nguyên thủy, căn bản không thích hợp cho việc phát triển kinh tế.Nhưng bây giờ tiền nhân dân tệ đã hỏng mất.

Thật nhiều phú ông trước tận thế cầm theo từng va ly nhân dân tệ bỏ chạy hiện tại đã rơi xuống nông nỗi còn không bằng tên ăn mày, tự nhiên không người nào nguyện ý thu nhận vật như thế.

Chỉ có Nhạc Trọng đồng ý mạnh mẽ xuất ra loại tiền tệ mới thì sẽ có người chấp nhận sử dụng.Nhạc Trọng khẽ cau mày chậm rãi nói:- Phát hành tiền tệ sao?

Nhưng với kỹ thuật trước mắt của chúng ta, có thể làm được phòng tiền giả không?Trần Kiếm Phong nhanh chóng nói:- Vấn đề phòng ngừa tiền giả tôi đã tìm được người giải quyết!Gia nhập thêm mười mấy vạn người, cộng thêm hai vạn dân cư mà Nhạc Trọng di chuyển từ SY thị trước đó, thế lực của hắn chỉ chớp mắt đã hơn mười lăm vạn người, trong những người thường kia có thật nhiều nhân tài tinh anh.

Trần Kiếm Phong chỉ cần mở miệng liền có người bên dưới giúp hắn tìm kiếm tới.Nhạc Trọng gật đầu đáp:- Tốt lắm, chuyện này giao cho ông làm đi!Trần Kiếm Phong vô cùng có năng lực, làm việc lại dứt khoát, dưới sự điều hành của hắn chính phủ của Nhạc Trọng rất nhanh đã phát hành loại tiền tệ đặt tên là đại trung ương đế quốc tệ được gọi tắt là tiền trung nguyên.Một trung nguyên có thể mua một cân bột bắp trong xí nghiệp lương thực mà Nhạc Trọng thành lập, hai trung nguyên là có thể mua được một cân gạo.

Đồng thời bên trong những xí nghiệp do Nhạc Trọng thành lập còn sản xuất thuốc lá, sữa, xà phòng, thịt hộp thú biến dị, cùng thịt hộp thú biến dị nhị giai.Nhạc Trọng phân phối quân lương cùng tiền lương cho nhân viên công tác chính phủ cũng từ vật dụng thực tế biến hành trực tiếp phát ra trung nguyên, để cho họ tiến hành tiêu phí.Trung nguyên có thể trực tiếp mua được lương thực, loại tiền tệ này rất nhanh được người sống sót tiếp nhận thay thế nhân dân tệ thành tiền lưu thông, đặc biệt trong cửa hàng còn bán ra loại bảo bối như thịt hộp nhị giai kia.Bên trong những người sống sót rất nhiều người từng trải qua một màn di chuyển lớn khỏi SY thị lần trước.

Ở khi đó, một hộp thịt nhị giai tương đương một tầng bảo đảm cho một sinh mạng.

Rất nhiều người sống sót đều vô cùng khao khát, hi vọng có thể mua được một hộp thịt nhị giai làm bảo bối giữ mạng.Đương nhiên loại thịt này cũng không dễ mua như vậy, Nhạc Trọng trực tiếp ra giá mỗi hộp thịt là một vạn trung nguyên.

Chương 372: Tiến công thành phố Lũng Hải. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comBởi vì thú biến dị nhị giai không dễ dàng chém giết, hơn nữa muốn gặp được chúng phải đến những địa phương mà chúng chuyên môn ẩn hiện truy tìm, nếu đồng thời gặp phải hai con thú biến dị nhị giai, không cẩn thận chính Nhạc Trọng cũng bị giết chết.Tiền tệ mới xuất hiện làm cả hai huyện đều khôi phục sức sống, thật nhiều người thường bắt đầu lấy ra bổn sự của mình trước tận thế dựng lên thật nhiều cửa hàng.

Đủ loại điểm tâm ra đời ùn ùn, đủ loại cửa hàng bởi vì nhu cầu mà thay nhau xuất hiện, hai thị trấn đều là cảnh tượng hưng thịnh vui sướng.Dưới sự chủ trì của Trần Kiếm Phong, hai thị trấn phát triển đều thật hưng chỉ nh sửa. bở i- k k truy en,. co m thịnh, tràn ngập sức sống.

Một bên khác Nhạc Trọng cho bộ đội nghỉ ngơi chỉnh đốn năm ngày, lại bắt đầu luân phiên phóng ra theo hướng Lũng Hải thị, thanh tẩy tang thi ở các thôn trấn chung quanh, đồng thời tiến hành luyện binh.Chiến sĩ dự bị đệ nhất lữ như Điền Hổ bọn họ được Từ Chính Cương không ngừng tiến hành huấn luyện kịch liệt cả ngày.Bộ đội của Liễu Hồi Phong bị đánh tan bổ sung vào trong các đội ngũ khác, có lão binh bách chiến gia nhập sức chiến đấu của đội ngũ Nhạc Trọng lại chiếm được đề cao thật lớn.Trầm Hoành Dương vô cùng phối hợp đem cao thủ đoàn của Hứa Tiếu giao cho Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng thuận thế đem bọn họ gia nhập vào trong đặc chiến doanh.

Mười chiếc xe tăng cùng bảy chiếc trực thăng võ trang với các chiến sĩ đều sắp xếp vào trong bọc thép doanh của Nhạc Trọng.Để báo đáp lại, Nhạc Trọng từ trong dự bị lữ điều động thật nhiều người bổ khuyết vào trong hai bộ binh doanh do Trầm Tuyết thống lĩnh, thực hiện lời hứa trước kia của mình.Bởi vì nhân số không ngừng khuếch trương, Nhạc Trọng tiến hành chỉnh biên quân đội, đem toàn bộ bộ đội chỉnh thành một sư đoàn, hắn tự đảm nhiệm chức sư trưởng, chức phó sư trưởng do Trì Dương đảm nhiệm.Trong đó đệ nhất doanh, đệ nhị doanh của huyện Thanh Nguyên, đệ nhất doanh cùng đệ nhị doanh của huyện Trữ Quang cùng bọc thép doanh được chỉnh thành đệ nhất đoàn đều trực tiếp lệ thuộc vào Nhạc Trọng, đoàn trưởng là Từ Chính Cương, phó đoàn trưởng là Ngô Quang.

Đệ tam doanh của huyện Thanh Nguyên, đệ tam doanh cùng đệ tứ doanh của huyện Trữ Quang được lập thành đệ nhị đoàn, đoàn trưởng là Trần Thạch Đầu, phó đoàn trưởng là Khổng Thiên Dự.

Đệ bát doanh của SY thị cùng hai doanh dưới trướng Trầm Tuyết được biên thành đệ tam đoàn, đoàn trưởng là Hùng Chính, phó đoàn trưởng là Trầm Tuyết.

Đoàn trưởng đặc chiến đoàn vẫn là Kỷ Thanh Vũ.

Dự bị đệ nhất lữ là dự bị bộ đội, do Từ Chính Cương tiến hành chỉnh huấn.Đại Cẩu Tử được nhâm mệnh làm bộ trưởng Bộ hậu cầu quân đội, đặc biệt phụ trách công tác hậu cần.

Công tác hậu cần hết sức trọng yếu, luôn cần hiện đại hóa cho bộ đội trong chiến tranh, hậu cần cũng là mấu chốt trọng yếu quyết định thắng bại của chiến tranh.Ngoài ra Nhạc Trọng còn xây dựng một đội thanh niên quân.

Thanh niên quân tiếp nhận những thanh thiếu niên có khát vọng trở thành mạnh mẽ, lại tràn ngập sùng bái đối với Nhạc Trọng.

Số lượng thanh niên quân lên tới ba ngàn người, nam nữ đều có.

Bọn họ tiến hành huấn luyện quân sự hóa, ban ngày chẳng những cần học tập kỹ năng văn hóa, đồng thời còn có cao thủ đặc chiến đoàn đến giảng dạy kỹ xảo chiến đấu cho bọn họ.

Thanh niên quân đều ăn thịt thú biến dị, thường thường còn được ưu tiên ăn thịt thú biến dị nhị giai tẩm bổ thân thể, để cho họ có thể kiên trì trong việc học tập huấn luyện.

Trương Hòa cùng Trương Ngọc Lan đều gia nhập vào thanh niên quân.

Họ khát vọng trở nên mạnh mẽ, đồng thời là vì sùng bái đại ca Nhạc Trọng từng cứu mạng họ.Đệ nhất cao thủ trong thanh niên quân chính là tiểu la lỵ Diêu Diêu.

Sau một lần Trương Ngọc Lan nhìn thấy được thân thủ của nàng, liền biến thành người sùng bái, sau đó lại biến thành người hầu nhỏ của Diêu Diêu.Diêu Diêu thấy có người sùng bái nàng, trong lòng thập phần đắc ý.

Không hề có chút giấu diếm đem kinh nghiệm chiến đấu cùng kỹ xảo dạy cho Trương Ngọc Lan.

Nhưng tuy rằng Trương Ngọc Lan cố gắng học tập nhưng vì giới hạn ở thiên phú cùng tuổi tác, không khả năng đạt tới độ cao như Diêu Diêu.Nhưng Trương Ngọc Lan cùng Trương Hòa đều nỗ lực học tập hết thảy tri cùng kỹ năng chiến đấu, cố gắng trở thành người hữu dụng trong thế giới tận thế.Tu sửa, chỉnh biên, huấn luyện bộ đội, suốt gần một tháng trải qua chỉnh hợp, huấn luyện bộ đội, đội ngũ của Nhạc Trọng đã siêu việt, trở nên càng thêm mạnh mẽ.- Hiện tại xuất phát, mục tiêu thành phố Lũng Hải!Theo một tiếng mệnh lệnh của Nhạc Trọng, chủ lực sư liền hướng Lũng Hải thị tiến quân.Đại quân xuất phát, đi theo sau họ là một bộ đội vận chuyển do hơn hai vạn người sống sót cùng chiến sĩ dự bị lữ tạo thành.

Bởi vì khuyết thiếu nhiên liệu, bộ đội vận chuyển chỉ có thể dùng đôi chân cùng xe đẩy tay chuyên chở đại lượng vật tư đi về phía trước, thập phần vất vả.Nhưng đội ngũ này lại không hề thốt ra một câu oán hận, bởi vì họ thập phần rõ ràng vì sao cần phải thu phục Lũng Hải thị.

Nếu thu phục được thành phố này, họ sẽ đạt được thật nhiều vật tư phong phú, đồng thời còn có được một thành phố khá lớn chuyên môn dành cho họ cư trú.Nếu một khi thất bại, chọc giận thi đàn khổng lồ chiếm cứ thành phố Lũng Hải chỉ sợ sẽ đem toàn bộ mọi người đều hủy diệt.Trận chiến này họ chỉ có thể thắng mà không thể bại.Tang thi ở một ít thôn trấn chung quanh nếu không phải bị mộ binh tới trong Lũng Hải thị thì bị Nhạc Trọng xem như mục tiêu để luyện binh thanh tẩy sạch sẽ.Đại quân sau mấy ngày hành quân đi tới, rốt cục đã tiến hành tiếp xúc cùng thi đàn tiên phong khổng lồ của Lũng Hải thị trên đường cao tốc.Thi đàn số lượng thật lớn cũng đang chậm rãi hướng huyện Thanh Nguyên xuất phát, trên đường cao tốc, trên đất vườn đồng ruộng chung quanh đều tràn ngập thật nhiều tang thi.Chứng kiến thi đàn, đội xe thiết giáp do mười chiếc xe tăng tạo thành vừa bắn phá vừa nghiền áp tiến tới.Trong khu đất vườn, bị súng máy trên xe tăng xe tải đả kích, tang thi không ngừng bị bắn ngã trên mặt đất.Mười cỗ xe tăng nghiền áp đè nặng tiếp tục hướng về phía trước đẩy mạnh lên.Chiến sĩ bộ binh phía sau bước lên con đường mà thi đàn bị nghiền thành thịt vụn, tiếp tục tiến tới phía trước.Trên bầu trời, tiểu Thanh cùng hai phi cơ trinh sát không người lái đang bay lượn, phi cơ trinh sát phụ trách điều tra tình báo.

Mà tiểu Thanh thì phụ trách đuổi theo truy giết những loài chim bay biến dị bị đội ngũ hấp dẫn tới.- Cặn bã doanh tiến lên!Nhạc Trọng nhìn khu đất vườn đồng ruộng hai bên tràn đầy tang thi bị bắn ngã trên mặt đất, lại nhìn cặn bã doanh truyền đạt mệnh lệnh.Lúc này đã thăng chức trở thành doanh trưởng cặn bã doanh Cao Đại Cường trong tay cầm một thanh Đường đao phảng chế, thân mặc bì giáp rắn nước biến dị, một tay cầm tấm chắn, hướng hai ngàn tù phạm cặn bã doanh lớn tiếng quát:- Lão tử là Cao Đại Cường, lão tử nói cho các người trước kia lão tử cũng là tù phạm cặn bã doanh.

Nhưng bây giờ lão tử đã giết đủ tang thi, đã chuyển chức trở thành một gã chiến sĩ quang vinh dưới trướng Nhạc sư trưởng Nhạc Trọng.

Trước mắt quân hàm là thiếu úy.

Ngoài ra lão tử còn là một gã cường hóa giả 18 cấp.

Mỗi ngày đều được ăn no, mỗi buổi cơm còn được ăn thịt!

Chương 373: Tiến công thành phố Lũng Hải. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCao c.hỉ.nh sửa, b ở i, k,kt.r-u y-en.co m Đại Cường lại gầm lên một tiếng, cầm Đường đao trong tay xung phong vọt về phía trước:- Nếu các người cũng muốn được như lão tử, vậy nỗ lực đi giết tang thi, chỉ cần các người chịu liều mạng, tiền cùng nhà ở đều có, muốn thăng quan phát tài đều theo lão tử xông thẳng chiến trường, kẻ nào đào vong sẽ bị đốc chiến đội ở phía sau trực tiếp chém rụng đầu của các người, xông lên ah!Nhạc Trọng luôn ban thưởng trọng hậu cho những người có công lao chiến tích.

Cao Đại Cường dám liều mạng chiến đấu, giết không ít tang thi.

Hắn tích lũy công lao chuyển chức trở thành một gã chiến sĩ, sau đó tiếp tục lập công, vì vậy được ban thưởng một thanh Đường đao cùng bì giáp rắn nước biến dị, trở thành một gã cường hóa giả thực lực cường hoành.

Hơn nữa còn thống lĩnh cặn bã doanh thường xuyên chiến đấu nơi tuyến đầu.- Xông lên ah, đi theo Cao lão đại thăng quan phát tài chơi ah!Nạp Lan Minh Châu hét lớn vọt theo bên người Cao Đại Cường.Nghe lời thúc giục của Cao Đại Cường cùng Nạp Lan Minh Châu, nhóm tù phạm cặn bã bị Nhạc Trọng huấn luyện chết đi sống lại, không hề có chút hoạt động giải trí tinh thần bị nghẹn thành một đám mãnh thú trong mắt bốc lên lục quang, trong tay cầm cương đao cùng tấm chắn đều hướng thi đàn vọt tới.

Chỉ khi nào giết đủ tang thi quy định, bọn hắn mới có thể được giải thoát, trở thành bình dân.

Nếu không bọn hắn vĩnh viễn trở thành vật hi sinh trong cặn bã doanh.Mấy người Cao Đại Cường cùng Nạp Lan Minh Châu đều xuất thân từ cặn bã doanh, chẳng những lấy được tự do còn trở thành quan quân, còn cưới được được nữ nhân, những ưu đãi kia thật sự kích thích những tù phạm khác trong cặn bã doanh, làm cho họ thấy được hi vọng đạt được tự do.

Tự do, chỉ khi nào bị mất đi thì mọi người mới cảm nhận được sự trân quý của nó.Những tù phạm từ trong cặn bã doanh đạt được tự do, đều là những người dũng mãnh từng chém giết hơn ba mươi con tang thi.

Những người này toàn bộ được thu nhận vào trong quân của Nhạc Trọng, đạt được trang bị Thần Ma hệ thống, rất nhanh trưởng thành thành cường hóa giả có được thực lực cường hoành, xem như giúp Nhạc Trọng bổ sung thêm thật nhiều cao thủ.Hai ngàn tù phạm cặn bã doanh chẳng khác gì hổ vào bầy dê, xâm nhập vào trong tàn quân tang thi, huy động cương đao điên cuồng đem đầu tang thi chém xuống.Những tù phạm ngoại trừ lúc ban đầu còn có chút sợ hãi, nhưng sau đó giết tới đỏ mắt, những con tang thi bình thường vốn không phải là đối thủ của bọn họ, chỉ có thể bị họ điên cuồng giết chóc.Trong khu đất vườn, thi đàn bị cặn bã doanh hoàn toàn tiêu diệt trong kích chiến.Bộ đội chủ lực của Nhạc Trọng đã dễ dàng đánh tan một đội ngũ thi đàn tiên phong số lượng vượt qua vạn con tang thi ngăn chặn trước mặt đội ngũ.Hơn vạn con tang thi tiên phong bị bộ đội tiêu diệt, thi đàn khổng lồ vốn có chút phân tán liền bắt đầu điên cuồng hướng chỗ Lũng Hải thị bắt đầu tập kết.Bên trong trung tâm chỉ huy, Nhạc Trọng nhìn thấy thật nhiều thi đàn đều hướng chỗ Lũng Hải thị tụ tập, hình thành thi hải khổng lồ kéo dài hơn mười dặm.- Số lượng tang thi chỉ sợ vượt qua trăm vạn rồi!Nhạc Trọng nhìn thi đàn khổng lồ khẽ cau mày thầm nghĩ.Tuy rằng số lượng tang thi vượt qua trăm vạn, nhưng hắn không sợ hãi, bởi vì lúc này hắn có được binh lực bảy ngàn chiến sĩ, hơn nữa có thêm dự bị lữ cùng cặn bã doanh, binh lực trong tay hắn thậm chí vượt qua vạn người.

Ngoài ra hắn còn có trang bị của một bộ binh lữ cơ giới hóa, đủ cho hắn đánh một trận chiến lớn.Đồng thời ở hậu phương hắn cũng đã xây dựng công binh xưởng, mỗi ngày đều có thể sản xuất ra hai vạn viên đạn.

Chỉ một tháng đã có thể sản xuất sáu mươi vạn viên đạn.

Những viên đạn kia tuy rằng không làm được khả năng bắn thật tinh chuẩn, nhưng dùng trong lúc bắn phá thi đàn tụ tập dày đặc vẫn có thể bắn ngã thật nhiều tang thi thậm chí là đem chúng xử lý.Chính bởi vì có được lực lượng này, Nhạc Trọng mới có tin tưởng cùng trăm vạn tang thi một trận chiến.Tang thi tại Lũng Hải thị tập kết xong, liền sử dụng chiến thuật cũ, dùng ưu thế số lượng hướng đội ngũ Nhạc Trọng vọt tới.Hấp thụ kinh nghiệm một lần bị đánh tan tác của quân đội, Nhạc Trọng nhanh chóng phái binh chiếm lĩnh những yếu đạo giao thông, hơn nữa còn để chiến sĩ dự bị lữ xây dựng công sự tại chỗ, phòng ngừa chiến sự phía trước bất lợi lúc tháo lui chật vật không chịu nổi.Bộ đội chủ lực của Nhạc Trọng nhanh chóng chiếm lĩnh yếu đạo mấu chốt tại Thanh Phong Hạp bắt đầu xây dựng công sự chờ đợi thi đàn tấn công.Thanh Phong Hạp không giống như Hổ Khẩu Hạp có được hiểm địa một người chống giữ vạn người khó qua, phòng tuyến của nó có chiều rộng chừng 4km, thích hợp cho bộ đội Nhạc Trọng triển khai.Trong quá trình xây dựng công sự, đào móc cạm bẫy, rốt cục thi hải đã đẩy mạnh tới chỗ trọng yếu giao thông Thanh Phong Hạp nơi này.Nếu nói thi hải có nhược điểm, chính là lực cơ động của tang thi bình thường quá yếu, Nhạc Trọng thật nhẹ nhàng là có thể chọn lựa ra địa điểm quyết chiến cùng thi hải.Thi hải khổng lồ chậm rãi tuôn về hướng Thanh Phong Hạp, tuy tốc độ của chúng thật chậm nhưng hành động thập phần kiên định.

Không bao lâu, khắp núi đồi đều phủ kín thi đàn.- Nã pháo!Theo một tiếng mệnh lệnh của Từ Chính Cương, pháo binh bắt đầu nổ súng.Từng khẩu pháo nhanh chóng nổ vang, đạn pháo trải qua tính toán tinh chuẩn rơi lên bên trong thi đàn, nổ bạo.

Mỗi một viên đạn pháo hạ xuống, đều có thể thanh toán một mảnh lớn thi đàn.

Vô luận là tang thi bình thường hay là tang thi tiến hóa L1, L2, H1, S1, S2 bị trọng pháo đường kính 122 mm oanh kích đều chỉ có thể hóa thành tro bụi, không thể chống cự.Còn chưa đến năm phút ngắn ngủi, tang thi tràn khắp núi đồi bị oanh vỡ, chỉ còn lưu lại rải rác.Pháo binh chính là vị thần của chiến tranh, trong tận thế đối phó với thi đàn dày đặc phát huy ra lực sát thương thật lớn.

Chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi, đã có hơn ba vạn con tang thi bị pháo kích biến thành tro tàn.Sau năm phút pháo kích, đột nhiên ngừng lại.

Thi đàn bị oanh phá chỉ còn rải rác, nếu tiếp tục pháo kích cũng không có tác dụng quá lớn.

Mà đạn pháo là tài nguyên còn chưa thể sản xuất trong lúc này, càng dùng càng ít, Từ Chính Cương cần phát huy được tác dụng lớn nhất của đạn pháo.Đối mặt cùng thi đàn chỉ còn rải rác, Quách Tuyền thống lĩnh toàn bộ chiến sĩ đệ nhất doanh được trang bị bì giáp rắn nước biến dị cùng bì giáp hắc ngư biến dị cầm Đường đao trong tay hướng thi đàn xông tới.Có được bì giáp biến dị bảo hộ, chỉ cần không bị tang thi trảo trúng trên mặt thì các chiến sĩ sẽ không bị lây nhiễm biến thành tang thi.

Có được bảo hồ này chiến sĩ đệ nhất doanh quả thật dị thường dũng mãnh, chẳng khác gì một thanh đao nhọn xông vào bên trong thi đàn chỉ còn rải rác, tung hoành như chỗ không người.Kỷ Thanh Vũ cũng phái hai mươi cao thủ đặc chiến doanh đi theo đệ nhất doanh xung phong, nếu gặp phải tang thi tiến hóa như L2, S2 thì cao thủ sẽ ra tay gặt hái sinh mạng của chúng.

Chương 374: Lưỡi dao sắc bén Nhạc Trọng!

Đánh chết Z2! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comQuách Tuyền dẫn người xông pha chiến đấu, giết vượt qua hai ngàn con tang thi mới lui trở vào trong trận địa.

Trong lần xung phong này, có thật nhiều người vì chém giết nhiều tang thi nên đã được thăng cấp.

Dưới mệnh lệnh của Quách Tuyền, bọn họ đều lựa chọn cường hóa thể lực.

Trong chiến tranh chỉ có được thể lực cao mới trở nên thập phần khủng bố, nếu thể lực họ đầy đủ luôn có thể chiến đấu tận tối tiền tuyến, sát thương càng nhiều địch nhân.Các doanh khác cũng xung phong, cường hóa giả mặc bì giáp hắc ngư hướng thi đàn xông tới, đem chúng trở thành đá đặt chân cường hóa cho chính mình.

Đã không có trận hình dày đặc bao phủ, tang thi chống lại cao thủ nhân loại chỉ còn đường bị giết chết.Một đợt thi đàn năm vạn con bị bộ đội của Nhạc Trọng tiêu diệt chưa lâu lại có thêm một đợt tang thi như nước thủy triều hướng chỗ bọn họ vọt tới.Năm vạn tang thi vừa vọt tới, trọng pháo lại tiếp tục nổ vang, đạn pháo khủng bố đem trận hình dày đặc của thi đàn oanh thành tan nát.

Sau đó lại tiếp tục bị các chiến sĩ xông lên cận chiến tiêu diệt.Có pháo binh tương trợ, trận địa của đội ngũ thật sự vững chắc, tang thi chẳng khác gì hải dương không ngừng xung phong về phía bọn họ sau đó lại không ngừng bị tiêu diệt.

Thanh Phong Hạp biến thành một cỗ máy xaSY thịt cực kỳ tàn khốc, nơi nơi đều có thể chứng kiến thi thể tang thi bị pháo đạn tạc thành mảnh nhỏ.

Nơi nơi đều là những phần chân tay đứt đoạn thối rữa, mặt đất bị nhuộm thành một mảnh đen thui tanh hôi.Nhạc Trọng có được trang bị trọng pháo còn nhiều hơn năm đầu sỏ quân đội SY thị ngày trước, hơn nữa hắn lựa chọn Thanh Phong Hạp làm chiến trường càng nhỏ hXơn trận địa của họ trước kia.

Ý chí chiến đấu của binh lính cùng tố chất lại khá cao, bởi vậy muốn thủ vững Thanh Phong Hạp cũng không phải thập phần khó khăn.Cuộc chiến kịch liệt kéo dài liên tục tới buổi chiều, đã có hơn bốn mươi vạn tang thi bị bộ đội của hắn tiêu diệt, trên chiến trường Thanh Phong Hạp chất đầy những thi thể của tang thi, nhưng thi đàn khổng lồ vẫn không thấy giới hạn, giống như giết mãi không hết.Nhạc Trọng nhìn theo thi đàn tràn tới không thấy giới hạn, khẽ cau mày truyền ra mệnh lệnh:- Để cho bọc thép doanh tiến lên, đệ nhị doanh phóng ra!Nương theo sau mệnh lệnh của hắn, vương bài bộ đội rốt cục phóng ra ba mươi chiếc xe tăng 69, hai mươi sáu bộ binh chiến xa, sáu mươi bốn xe tải hạng nặng được cải trang, sáu xe lu chuyên áp đường được lái đi ra, hình thành một cỗ nước lũ bọc thép hướng thi hải nghiền áp tới.Chiến sĩ đệ nhị doanh của đệ nhất đoàn cũng được trang bị bì giáp hắc ngư biến dị.

Họ cầm súng trường 03 thức cùng máy phóng lựu đạn, ống phóng rốc két đi theo sau xe bọc thép xử lý tang thi lọt lưới.Trong ba mươi chiếc xe tăng chỉ có mười chiếc nã pháo, còn lại hai mươi chiếc chỉ có thể di chuyển đi tới mà thôi.

Dù sao một gã pháo thủ đủ tư cách cũng không phải dễ dàng bồi dưỡng ra được.

Tùy tiện nã pháo nói không chừng một pháo đã đem người của mình thủ tiêu.

Nhưng uy lực xung phong của xe tăng cực kỳ khủng bố, không có con tang thi nào có thể ngăn cản đàn cự thú sắt thép đẩy mạnh.Vô số tang thi bị ba mươi chiếc xe tăng 69 nghiền áp biến thành một đống thịt vụn, không hề phát huy ra được chút uy lực khủng bố nào của chúng.

Những chiếc bộ binh chiến xa, xe tải nặng, xe lu lớn cũng đảm nhiệm uy lực nghiền áp tang thi, đem toàn bộ tang thi chặn đường nghiền thành thịt vụn.Đội xe thiết giáp tấn công hơn năm sáu cây số thì thi đàn tách ra, một ngàn con tang thi L2 lực lượng hệ hướng nhóm xe tăng phát động tiến công.Đàn tang thi L2 cao gần ba thước, lực lớn vô cùng, có thể dễ dàng ném đi một chiếc ô tô.

Nhưng chúng vừa xông tới trước nhóm xe tăng lập tức bị đụng ngã trên mặt đất, bánh xích thật lớn nghiền áp tới, đem chúng trực tiếp nghiền bạo.Bộ binh chiến xa cũng hung hăng đánh lên trên thi đàn L2, đem chúng đánh bay ra xa.

Nhưng chúng lại không thấy tổn thương, rất nhanh đã đứng bật dậy.Những khẩu pháo trên bộ binh chiến xa điên cuồng nổ vang, bị pháo oanh kích thật nhiều tang thi L2 liền bị oanh thành bốn năm mảnh.Những con tang thi L2 còn sót lại đều bị đệ nhị doanh sử dụng máy phóng lựu đạn cùng ống phóng rốc két trực tiếp oanh nát vụn.Giải quyết xong một đợt thi đàn L2, thi đàn lại tiếp tục tách ra, từng bầy H1 chỉnh tề xông thẳng tới nhóm xe tăng, bộ binh chiến xa cùng những chiếc xe tải, xe lu phát động hỏa cầu oanh kích họ.Trong chớp mắt thật nhiều hỏa cầu rơi lên đoàn xe bọc thép.Ba chiếc xe lu bị hỏa cầu oanh trúng, đem người lái bên trong lập tức nổ chết.

Sáu chiếc xe tải nặng bị oanh trúng, người lái cũng bị tạc chết.

Còn lại mười ba xe tải nặng bị tạc bay bánh xe, tê liệt trên mặt đất.

Bốn chiếc bộ binh chiến xa bị oanh trúng, bọc thép vỡ tan.

Một bộ binh chiến xa bị oanh thành một đoàn cầu lửa, còn có ba chiếc bộ binh chiến xa bị oanh bay bánh xe, mất đi động lực tê liệt ngay trên chiến trường.Chỉ có xe tăng bị thật nhiều hỏa cầu oanh trúng nhưng không tổn thương, vẫn thản nhiên đè ép tiến tới.Đàn H1 vừa mới hiện thân liền bị mười chiếc xe tăng pháo kích, đạn pháo khủng bố rơi trên đàn H1, trực tiếp đem chúng tạc đến tan xương nát thịt.Chiến sĩ xem tại kktruyen.com bộ binh doanh đi theo đoàn xe dùng ống phóng rốc két cùng máy phóng lựu đạn, súng trường 03 thức điên cuồng oanh kích H1, trực tiếp đem chúng oanh thành tro.Phá hủy thi đàn H1, lại xuất hiện thi đàn S2 tốc độ cao.Nhưng thi đàn S2 vừa xuất hiện liền bị mười chiếc xe tăng cùng bộ binh chiến xa còn sót lại điên cuồng oanh kích, tang thi S2 tốc độ cực nhanh còn chưa kịp phát huy ra uy lực đã bị pháo đạn đánh tới tan thành mây khói.

Hơn mười con tang thi S2 may mắn sống sót cũng bị cao thủ trong đệ nhị doanh mạnh mẽ chém giết.Nghiền áp, hoàn toàn nghiền áp, bộ đội bọc thép hoàn toàn lấy xu thế nghiền áp đẩy mạnh lên, điên cuồng đẩy lên thêm mười cây số đem hơn mười vạn thi đàn chặn đường nghiền thành nát vụn.Nhạc Trọng ngồi trên lưng tiểu Thanh, nhìn chi bộ đội bọc thép của hắn điên cuồng tiến tới trước, đem vô số tang thi chặn đường xử lý, trong lòng tràn ngập nỗi vui mừng.Chỉ cần không hao hết nhiên liệu, xe tăng vẫn có thể liên tục di chuyển tới trước, tiếp tục xử lý mọi thứ ngăn cản trên đường đi tới.Chi bộ đội bọc thép này là át chủ bài của hắn, là lưỡi dao sắc bén mà hắn chuyên dùng đối phó tang thi.- Đẩy mạnh tới trước chừng 40km, chủ lực tang thi nếu muốn tấn công Thanh Phong Hạp vào buổi tối sẽ không có khả năng.

Có thể tranh được thời gian một đêm quý giá!Nhạc Trọng ngồi trên lưng tiểu Thanh nhìn xuống bên dưới, trong lòng tính toán.Đánh đêm từ xưa tới nay luôn là cuộc chiến đấu khó khăn nhất.

Sở dĩ hắn cho bộ đội bọc thép phóng ra là bởi vì hắn không muốn chiến đấu cùng thi đàn ban đêm.

Cho dù có pháo sáng hỗ trợ nhưng chiến đấu trong đêm đối với nhân loại sẽ rất bất lợi, so với ban ngày, trong đêm tối nhân loại sẽ bị vây trong thế yếu nhất.

Chương 375: Lưỡi dao sắc bén Nhạc Trọng!

Đánh chết Z2! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Di?

Chuyện gì đang xảy ra?Nhạc Trọng đang quan sát trên không trung, đột nhiên hắn phát hiện thi đàn thập phần hung mãnh xông thẳng tới bọc thép doanh chẳng khác gì tìm chết.

Đồng thời tận sâu trong thi đàn, thi hải khổng lồ lại phân ra một con đường, một đoàn tang thi hướng phía sau thi hải điên cuồng bỏ chạy.Nhạc Trọng nhìn tang thi bỏ chạy ra sau, trong lòng chấn động hưng phấn thầm nghĩ:- Chẳng lẽ là tang thi Z?

Chúng nó sợ sao?Quả thật đúng như sự tưởng tượng của hắn, con tang thi Z ẩn núp trong thi hải chứng kiến bọc thép doanh không ngừng trùng kích phòng tuyến trùng điệp của nó, rốt cục sinh ra lòng sợ hãi, bắt đầu theo hộ vệ bảo hộ hướng sâu trong thi đàn chạy trốn.- Chỉ cần xử lý nó, cuộc chiến này xem như bên ta thắng lợi hơn phân nửa!Nhạc Trọng thập phần hưng phấn nghĩ thầm, vỗ nhẹ tiểu Thanh hướng chỗ thi đàn di chuyển chỉ tới.Tiểu Thanh thật thông linh, nó liền hiểu ý của hắn, mang theo c-h ỉnh sử a b ở,i k kt ruyen . c o.m hắn nhanh như mũi tên rời cung hướng thi đàn bắn tới.Là thú biến dị nhị giai bá chủ không trung, tốc độ tiểu Thanh cực kỳ khủng bố, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã mang theo Nhạc Trọng bay đến trên bầu trời chỗ sâu trong thi đàn, cách mặt đất chưa đầy hai mươi thước.Nhạc Trọng có thể rõ ràng nhìn thấy một đội ngũ do hai trăm tang thi S2, một trăm tang thi L2 cùng mười con tang thi L3 thân hình cao chừng 1m70, thân thể màu than chì có vẻ thập phần gầy yếu, hai chân thô, có đôi mắt chớp động u lục quang mang.Ngoài ra còn có một con quái vật có cái đầu lâu thật lớn như trái bí đỏ, thân thể tứ chi lại nhỏ như xúc tu đang ghé lên người một con tang thi L3.- Cảm nhiễm giả 3 tiến hóa lực lượng hệ tam giai 45 cấp .

Có được tốc độ siêu cường cùng móng vuốt có thể xé rách hết thảy.

Có được kỹ năng siêu vi trùng cảm nhiễm, có thể đem sinh mạng thể lây nhiễm biến thành cảm nhiễm giả!- Cảm nhiễm giả Z2 tiến hóa trí tuệ nhị giai 50 cấp.

Có được tinh thần lực vô cùng khủng bố, có thể thống soái số lượng tang thi vượt qua trăm vạn!Trong cuộc chiến tại tiền tuyến, không chứng kiến được tang thi L3 cùng S3, hiển nhiên đã bị con tang thi Z2 nhát gan sử dụng như thân vệ đội của chính mình.Tiểu Thanh nhanh như tia chớp rơi xuống bên trong thi đàn, móng vuốt thật lớn bắt được một con tang thi 13 dùng sức xé rách đã trực tiếp đem đầu của nó xé xuống.

Sau đó tiểu Thanh lập tức phát động bổn nguyên phong lực, dùng sức vỗ mạnh, trong tích tắc một cỗ phong bạo vô cùng mạnh mẽ từ trong hai cánh của nó tuôn ra, đem tang thi S2, tang thi 3 toàn bộ thổi bay mấy chục thước xa, chỉ còn lưu lại một trăm tang thi L2 cùng tang thi L3 như tòa tháp sắt.Con tang thi Z2 nhìn thấy Nhạc Trọng cùng tiểu Thanh nhất thời phát động tinh thần trùng kích khủng bố, mỗi tia tinh thần đều có thể đem người chấn thành ngu ngốc hướng Nhạc Trọng oanh tới.Cho dù Nhạc Trọng là một tiến hóa giả tinh thần hệ nhưng hai mắt cũng tối sầm, rơi xuống khỏi lưng tiểu Thanh.Nhưng tinh thần trùng kích của tang thi Z2 đối với tiểu Thanh không có chút tác dụng, tiểu Thanh đã nhanh như thiểm điện hướng con tang thi Z2 mổ xuống, trực tiếp đem đầu nó nổ bạo, chỉ thoáng chốc đã nuốt chửng con tang thi Z2 kia.Con tang thi Z2 vừa chết, toàn bộ tang thi liền mất đi khống chế.

Từng đoàn tang thi bắt đầu sụp đổ, chín con tang thi L3 cùng hai mươi con tang thi S3 vẫn hướng Nhạc Trọng đánh tới.Hương vị tiến hóa giả trên người Nhạc Trọng hấp dẫn chúng nó rất lớn.Một khi Nhạc Trọng phát động kỹ năng tốc độ có thể đạt gấp L2 lần so với người bình thường, nhưng tốc độ của tang thi S3 còn vượt hơn hắn, đã đạt tới gấp 15 lần so với người thường.

Chúng đi sau mà đến trước, ngay khi chín con tang thi L3 phát động công kích đã vọt tới bên người hắn, huy động móng vuốt từ khắp bốn phương tám hướng chộp về phía hắn.Lúc này tiểu Thanh vừa mới xử lý tang thi Z2, làm thế nào cũng không kịp cứu viện Nhạc Trọng!Nhạc Trọng đối mặt cùng hai mươi con tang thi S3 có tốc độ hoàn toàn siêu việt hắn, trong mắt chớp động dị quang, hào quang chợt lóe trên hư không, Bạch Cốt đột ngột bước ra ngoài, sau đó hóa thành một đạo quang mang ngưng tụ thành một tầng cốt khải thật dày trên người hắn.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, phát động kỹ năng ma viêm, hao phí 50 điểm tinh thần lực cùng 20 điểm thể lực ngưng tụ ra ma viêm kiếm thật lớn hiện ra trong tay hắn.Ma viêm kiếm vừa hiện trong tay hắn, thân thể hắn đã bị móng vuốt sắc bén của ba con tang thi 3 hung hăng trảo trúng.Bị ba móng vuốt đánh vào, tầng cốt khải cứng rắn ngay cả viên đạn của trọng súng máy cũng không bắn thủng lại bị chúng cào rách ba đường thật sâu.Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, đồng thời vung mạnh ma viêm kiếm, ma viêm kiếm dài sáu thước trực tiếp cắn nuốt chém đứt thân thể ba con tang thi 3 cùng sáu con đang xông tới thành hai đoạn.Linh quang khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể hắn, để cho hắn lập tức thăng lên một cấp.- Chúc mừng ngài đã thăng lên 45 cấp, đạt được 2 điểm thuộc tính tự do!Nhạc Trọng trực tiếp lựa chọn cường hóa hai điểm nhanh nhẹn, sau đó huy động ma viêm kiếm kinh khủng chém xuống, lại đem một con tang thi 3 chém giết.Còn lại mười con tang thi S3 cũng đã tiến hóa ra năng lực cảm giác được nguy hiểm, thân hình lập tức chớp động, lập tức tránh được ma viêm kiếm chém xuống.Nhạc Trọng cũng không để ý tới tang thi S3 né tránh, cầm ma viêm kiếm trong tay trảm lên trên một con tang thi L3.

Bị ma viêm kiếm trảm kích một con tang thi L3 mới xông tới lập tức bị chặt đứt đầu, ừng ực lăn xuống đất.Tang thi L3 kinh khủng nhất chính là thân thể mà đao thương bất nhập cùng cự lực vô cùng, thân thể của nó vừa bị Nhạc Trọng đánh vỡ, lực uy hiếp cấp tốc giảm xuống.

Đương nhiên nếu Nhạc Trọng bị tang thi L3 trực tiếp oanh trúng, cốt khải trên người hắn cũng không chịu được cự lực khủng bố của tang thi L3.Sau khi Nhạc Trọng chém chết một con L3, tay trái bắn ra ba đạo gai xương bén nhọn hung hăng chém lên cổ một con L3, nhưng gai xương kia tuy chém giết tang thi L2 không khó nhưng chém lên L3 lại vang ra thanh âm như kim loại giao nhau, chỉ lưu lại một vết trầy màu trắng hơi mỏng trên cổ nó.- Dùng gai xương muốn đối phó tang thi L3 quả nhiên là khó khăn!Nhạc Trọng nhướng mày, trong lòng thầm nghĩ.

Uy lực của ma viêm kiếm thật lớn, nhưng đồng dạng tiêu hao không nhỏ, không thích hợp chiến đấu lâu dài.

Nếu có được một thanh binh khí sắc bén đủ uy lực, hắn muốn đối phó tang thi cấp cao sẽ càng thêm thoải mái.Một kích của Nhạc Trọng chọc giận con tang thi L3, nó nhanh chóng tiến tới trước, nắm tay như chậu rửa mặt mang theo một cơn lốc hướng hắn nghiền áp tới.Tang thi L3 là quái vật có được cự lực tương đương sức lực của 18 người vô cùng khủng bố, một quyền nặng đến mấy tấn, có thể dễ dàng đánh xuyên một chiếc thiết giáp.

Nếu hắn bị oanh trúng, với lực cường hóa của hắn cũng sẽ bị thương nặng.

Chương 376: Thu phục Lũng Hải thị!

Mùa thu hoạch lớn của Nhạc Trọng. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐối mặt với tang thi L3 như ngọn núi, Nhạc Trọng chợt lóe sang bên như quỷ mị, tránh khỏi một kích của nó, một kiếm chém xuống trực tiếp đem đầu nó chặt đứt.Những tang thi S3 ở gần bên đang du đãng như u linh nhìn chuẩn cơ hội một đám nhanh chóng lao tới, cơ hồ trong tích tắc đã bao vây Nhạc Trọng, đều vươn móng vuốt chộp lên trên người hắn.Đối mặt một đám tang thi S3 đột nhiên cường thế gia nhập, Nhạc Trọng nháy mắt phát động kỹ năng thao túng trọng lực, tron chớp mắt mười con tang thi S3 đánh tới liền nhận lấy trọng lực gấp hai ảnh hưởng, trên người như tăng thêm sức nặng trăm cân, tốc độ biến chậm hơn rất nhiều.Trọng lực nặng gấp hai đối với tang thi L3 không hề có chút tác dụng, nhưng đối với tang thi S3 chuyên tiến hóa nhanh nhẹn lại là khắc tinh trí mạng.

Chúng bị trọng lực thật lớn ảnh hưởng, lập tức mất đi ưu điểm lớn nhất của mình.Gặp được tang thi S3 đột nhiên biến chậm công kích, Nhạc Trọng không chút khách khí, ma viêm kiếm liên tục chém xuống, tốc độ mười con tang thi S3 biến thành thập phần thong thả vì thế đã bị hắn dễ dàng chém giết.Sau khi chém giết mười con tang thi S3, Nhạc Trọng vọt về hướng tám con tang thi 13 còn lại, chúng lập tức bị hắn trực tiếp giết chết.Sau khi thủ tiêu toàn bộ tang thi cấp cao, Nhạc Trọng đem toàn bộ trang bị tuôn ra từ thi thể chúng thu vào trong trữ vật giới chỉ, nhảy lên lưng tiểu Thanh hướng bầu trời bay đi.

Thực lực của hắn tuy cường hãn nhưng không thể đánh lại cả đại quân tang thi vây công.Vừa bay lên bầu trời, từ trên không nhìn xuống bên dưới, hắn chỉ thấy thi đàn vốn dày đặc hiện tại đã biến thành vỡ tan, đã tạo thành bảy tám cỗ thi đàn rải rác.Có nhóm thi đàn đánh tới bọc thép doanh, nhưng càng nhiều tang thi lại hướng bốn phía chạy trốn tứ tán.Con tang thi Z2 bỏ mình khiến cả thi đàn khổng lồ mất đi kẻ chỉ huy thống nhất, thật nhiều tang thi thậm chí ngơ ngác đứng nguyên tại chỗ không hề có xu thế tiếp tục tấn công bọc thép doanh đang đánh tới.Từ Chính Cương đang ở bên trong trung tâm chỉ huy là người đầu tiên nhận ra dị trạng của thi đàn, lập tức truyền đạt mệnh lệnh cho chủ lực đệ nhất đoàn tiến hành tiến công vào thi đàn thật hung mãnh.Khi chủ lực đệ nhất đoàn đuổi tới trên chiến trường thì đại bộ phận tang thi đã chạy trốn không thấy.

Trên chiến trường chỉ còn lại ước chừng hơn mười vạn con tang thi chỉ hành động theo bản năng mà thôi.Thi đàn không có chỉ huy thống nhất tuy số lượng không ít, nhưng lại không thể tiếp tục hình thành từng đợt thi triều như trước đó.

Chúng chỉ nương theo bản năng chống cự bộ đội của Nhạc Trọng, công kích của chúng không còn chút áp lực nào đáng nói, đã thật dễ dàng bị bộ đội công phá.Thi đàn vẫn còn nhiều hơn nữa lại phân bố rải rác, cuộc chiến kịch liệt kéo dài tới chạng vạng, đệ nhất đoàn vẫn chưa thể đem tang thi giết sạch. truy ệ n đ.ư,ợ c, c o-p y t.ạ i- .k ktr u,y e n.. c,om Chỉ có thể nhờ vào yểm hộ của bọc thép doanh tiến hành rút quân, đánh đêm đối với nhân loạt thật sự là quá bất lợi.Nhưng thủ lĩnh thi đàn Z2 đã bị tiêu diệt, những con tang thi còn lại chia ra rải rác, nếu muốn tiến hóa lần nữa còn cần một đoạn thời gian.Ngày hôm sau Từ Chính Cương đã chỉ huy chủ lực sư hướng thi đàn chủ động phát động tiến công liên tục không ngừng.Thi đàn này bây giờ chỉ còn có tang thi bình thường làm chủ lực, lực hành động của chúng cực kỳ chậm chạp, rất nhanh đã bị chủ lực sư truy đuổi.Bị bọc thép doanh xung phong nghiền áp, từng tảng lớn thi đàn không ngừng bị tan vỡ.

Tang thi Z1 giấu trong thi đàn đảm đương chỉ huy được tang thi tiến hóa yểm hộ vứt bỏ đội ngũ bỏ trốn.Nhạc Trọng được sự trợ giúp của tiểu Thanh liên tiếp chặn giết bốn con tang thi Z1, nhưng vẫn có ba con tang thi Z1 chạy thoát không thấy bóng dáng.Mất đi tang thi Z hệ chỉ huy, thi đàn liền biến thành bánh ngọt lớn, mặc cho đội ngũ săn giết.

Từ Chính Cương chỉ huy bộ đội không ngừng phát động công kích đem bọn chúng tiêu diệt từng nhóm từng nhóm một.Cuộc chiến kịch liệt kéo dài suốt năm ngày, bảy mươi vạn tang thi phân bố trong mấy chục cây số liền bị bộ đội của Nhạc Trọng dần dần tiêu diệt.Ngày đầu tiên sở dĩ có thể tiêu diệt hơn năm mươi vạn tang thi là vì có trọng pháo tương trợ, sát thương thật nhiều tang thi mới có được thành quả chiến đấu khủng bố như vậy.Mất đi tang thi Z hệ chỉ huy, những tang thi bình thường không hình thành được xu thế thủy triều tiến công, bộ đội trọng pháo cũng không thể tiếp tục lấy được thành quả chiến đấu xuất sắc như ngày đầu tiên.Năm ngày sau đại bộ đội của Nhạc Trọng đã tiêu diệt đại bộ phận tang thi, rốt cục tiến vào bên trong Lũng Hải thị.- Chúc mừng ngài thu phục Lũng Hải thị đã lấy được danh hiệu thu phục giả Lũng Hải thị, có thể giúp ngài có được +2 cường hóa sáu đại thuộc tính.

Danh hiệu không thể lặp lại, hiệu quả khi đạt được danh hiệu cường hóa có thể chồng lên!- Ngài mang binh thu phục Lũng Hải thị đã lấy được cường hóa cấp bậc +3, đạt được 6 điểm thuộc tính tự do!- Ngài mang binh thu phục Lũng Hải thị, đã lấy được 10.000 sinh tồn tệ!- Ngài mang binh thu phục Lũng Hải thị, đã lấy được phòng hộ y 4 cấp!- Ngài mang binh thu phục Lũng Hải thị, đã lấy được điểm kỹ năng 1 điểm ngoài định mức!Khi Nhạc Trọng bước vào bên trong Lũng Hải thị, trong đầu hắn chợt vang lên thanh âm thanh thúy dễ nghe.

Một cỗ lực lượng cường đại từ hư không vọt tới, rót vào trong cơ thể hắn, làm cấp bậc của hắn thoáng chốc đã tăng lên tới 48 cấp, lấy được sáu thuộc tính điểm tự do.Nhạc Trọng lựa chọn đem sáu thuộc tính điểm cường hóa bốn điểm nhanh nhẹn, hai điểm thể lực.- Phòng hộ y 4 cấp, trang bị phòng hộ y có thể làm sáu đại thuộc tính của ngài đạt được toàn bộ + cường hóa.

Hơn nữa phòng hộ y có thể ngăn cản được pháo kích đường kính 25mm!Sau khi thu phục Lũng Hải thị, Nhạc Trọng đã lấy được cường hóa thật lớn, đặc biệt phòng hộ y 4 cấp vô cùng trân quý.

Nó có thể làm cho một người thường biến thành rắn chắc hơn nữa có được tố chất thân thể chẳng khác gì một cường hóa giả gấp hai người thường.Nhạc Trọng không hề có chút do dự, trực tiếp đem điểm kỹ năng đầu nhập vào trong ma viêm, một đoàn ma quang bắt đầu khởi động, trong thức hải của hắn ma viêm phù hào chớp động, lại đạt được tiến hóa.- Tam cực kỹ năng: ma viêm (cường hóa +3) Uy lực ma viêm mạnh hơn gấp bốn lần!Nhạc Trọng đem kỹ năng điểm bỏ vào trong cường hóa ma viêm, ma viêm kỹ năng liền thăng lên đầy cấp.

Bước tiếp theo nếu muốn tiến giai nhất định phải đạt được hai kỹ năng điểm mới có thể học tập ma viêm kỹ năng nhị giai.Trong huyện Thanh Nguyên lúc này tràn ngập một cỗ không khí khẩn trương, tất cả mọi người vừa công tác vừa chú ý tin tức đội ngũ Nhạc Trọng mang binh thu phục tang thi tại Lũng Hải thị.Nếu Nhạc Trọng chiến bại, thi đàn kinh khủng sẽ phát động tấn công huyện Thanh Nguyên, chỉ sợ họ mới vượt qua được vài ngày lành cũng sẽ lập tức tan biến.

Chương 377: Thu phục Lũng Hải thị!

Mùa thu hoạch lớn của Nhạc Trọng. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐã qua tám ngày nơi tiền tuyến không có tin tức gì truyền đến làm trong lòng những người sống sót càng lúc càng sợ hãi.- Đại thắng, đại thắng!

Nhạc sư trưởng mang binh toàn tiêm trăm vạn tang thi, hiện tại đã thu phục Lũng Hải thị, Lũng Hải thị là của chúng ta!Một gã chiến sĩ vọt vào trong huyện Thanh Nguyên, lớn tiếng tuyên bố tin tức thắng lợi.- Thật tốt quá!- Quá tuyệt vời!- Nhạc Trọng vạn tuế!- …Nghe được tin tức, toàn bộ người sống sót trong huyện Thanh Nguyên đều phát ra tiếng hò hét hoan hô từ sâu trong nội tâm.

Bọn họ thật khát vọng nghe được tin tức thắng lợi như thế.

Tin tức này ý nghĩa bọn họ sẽ có một đoạn thời gian thật dài không cần lo lắng bị tang thi uy hiếp.

Bọn họ có thể an tâm làm việc sinh hoạt, sống sót thật tôn nghiêm.

Cả huyện Thanh Nguyên đều nhảy nhót hoan hô, mọi người đều đắm chìm trong vui sướng.Nhạc Trọng vừa thu phục Lũng Hải thị, liền phái ra bộ đội không ngừng càn quét tang thi trong thôn trấn chung quanh.

Trước tận thế Lũng Hải thị có sáu trăm vạn nhân khẩu, Nhạc Trọng thu phục nội thành Lũng Hải thị.

Trong nguồn : kktruyen.com những thôn trấn chung quanh ngoại thành, còn có thật nhiều tang thi rải rác.

Nếu không đem chúng hoàn toàn tiêu diệt, chúng tùy thời đều có thể nghe lệnh tang thi Z hệ tụ tập hình thành thêm một đợt thi triều khủng bố.Năng lực sinh tồn của nhân loại cực kỳ ương ngạnh, tuy rằng Lũng Hải thị bị trăm vạn tang thi chiếm cứ nhưng sau khi quân đội của Nhạc Trọng thu phục thành phố vẫn từ trong những ngõ ngách tìm kiếm được thêm hai ngàn người sống sót.

Những người thường này gầy gò như que củi, đã hấp hối.

Nhưng Nhạc Trọng cũng tìm được một trăm sáu mươi lăm cường hóa giả, trong đó có tới ba mươi hai cường hóa giả đạt hơn 30 cấp.Nhạc Trọng trực tiếp đem nhóm cường hóa giả gia nhập vào trong quân đội của hắn, ba mươi hai cường hóa giả vượt qua 30 cấp thì được điều vào trong đặc chiến đoàn, đã trở thành một thành viên của đặc chiến doanh.Nhạc Trọng còn ra lệnh di chuyển mười vạn dân cư trong huyện Thanh Nguyên cùng huyện Trữ Quang vào thành phố Lũng Hải.

Có thật nhiều nhân khẩu rót vào, một nhóm nhà xưởng trong Lũng Hải thị đã bắt đầu nhanh chóng khởi động trở lại.Lưu Ngọc Kiều giới thiệu nhân tài Cao Minh cho Nhạc Trọng đích xác có bản lĩnh thực sự, những công binh xưởng trong Lũng Hải thị dưới sự chỉ đạo của Cao Minh đều khởi công, những viên đạn mới cùng đạn pháo đều được sản xuất liên tục không ngừng.

Đương nhiên bởi vì công nhân nhà xưởng cũng không phải nhân viên chuyên nghiệp trước tận thế, bởi vậy loại đạn dược hay đạn pháo mới được chế tạo không nhanh được như trước tận thế.Quân đội Nhạc Trọng cùng trăm vạn thi đàn đối chiến một trận, tuy rằng thắng lợi nhưng tiêu hao cũng cực lớn, sau khi hoàn toàn quét sạch tang thi đạn dược tồn kho của hắn cũng bị tiêu hao một phần hai dự trữ.

Tạm thời hắn cũng không có năng lực tiếp tục phát động thêm một chiến dịch cỡ lớn càn quét trăm vạn thi đàn như lần trước.Sau khi thu phục Lũng Hải thị, thanh danh của Nhạc Trọng đã lên tới gần đỉnh phong trong hơn mười vạn người sống sót, chiến sĩ dưới trướng của hắn đều tràn ngập niềm hi vọng đối với tương lai.- Nhạc đội, cây Xà Đản đã kết quả!Tiếu Minh đến tìm Nhạc Trọng trực tiếp hội báo.Tiếu Minh cũng là lão nhân đi theo Nhạc Trọng sớm nhất, hắn mang theo chiến sĩ tinh anh liên gắt gao bảo hộ nơi đóng quân của bộ binh lữ cơ giới hóa.

Nơi đó đã được liệt vào khu vực cơ mật cao nhất, ngoại trừ một ít cao tầng ít ỏi như Nhạc Trọng, không cho phép ai tiếp cận vào địa phương kia.Cây Xà Đản có thể làm người thường trở thành tiến hóa giả đã trở thành lá bài tẩy lớn nhất của Nhạc Trọng.- Đã kết quả rồi sao?Hai mắt Nhạc Trọng tỏa sáng, nhanh chóng cùng Tiếu Minh đi tới nơi trú đóng của bộ binh lữ cơ giới hóa.Lúc này bên trong nơi đóng quân đều là chiến sĩ của Tiếu Minh canh gác ở những vị trí kín đáo.

Toàn bộ các chiến sĩ đều trang bị vũ khí tiên tiến nhất.

Cơ hồ hai gã chiến sĩ lại có một máy phóng lựu đạn cùng ống phóng rốc két.

Ngoài ra còn có hai chiếc bộ binh chiến xa, hai chiếc xe phóng đạn đạo ẩn núp trong bóng tối.Nhạc Trọng đi cùng Tiếu Minh đến bên cạnh cây Xà Đản.Bên cạnh cây Xà Đản, một tuyệt sắc mỹ nữ thân mặc quân trang, mắt ngọc mày ngài, xinh đẹp rực rỡ đang đứng, chính là Trần Dao.

Lúc này Trần Dao đã gia nhập vào quân đội của Nhạc Trọng, trở thành nữ quân nhân quân hàm trung úy.

Thiên phú chiến đấu của nàng xa xa không bằng Kỷ Thanh Vũ, bởi vậy nàng không tham gia đặc chiến doanh mà trở thành một quân nhân quan văn.

Nàng có được kỹ năng điều khiển thực vật, bởi vậy đi tới khu vực này để tăng cường mầm móng cho thực vật biến dị.Trần Dao thấy Nhạc Trọng đi tới gần, trong mắt thoáng hiện vẻ phức tạp khó hiểu.

Thanh niên trước mắt nàng ngày xưa chỉ là một nam sinh viên vô cùng bình thường trong trường đại học, thế nhưng ngày nay đã trở thành một gã thống soái nắm giữ sinh tử của hơn mười vạn nhân loại, đánh bại trăm vạn thi đàn, thu phục một tòa thành thị nhân loại.

Mà bản thân nàng trước tận thế là hoa hậu giảng đường được vô số nam sinh hâm mộ theo đuổi nhưng ngày này đã trở thành một bộ hạ dưới quyền hắn, quả thật thế sự trên đời luôn cực kỳ khó liệu.Nhạc Trọng nhìn thoáng qua Trần Dao gật nhẹ đầu, sau đó lại ngẩng đầu nhìn lên cây Xà Đản.Trần Dao cùng Kỷ Thanh Vũ đều có thể tiếp xúc với sự tồn tại của cây Xà Đản.

Giữa Kỷ Thanh Vũ cùng Trần Dao cực kỳ thân thiết, bí mật về cây Xà Đản bản thân Trần Dao cũng được biết.

Trần Dao xem như từng đi theo Nhạc Trọng rất sớm, nàng cũng là người mà Nhạc Trọng có thể tin tưởng được.Trần Dao liếc mắt nhìn hắn, trong mắt chợt lóe sáng, đi tới bên cạnh hắn không nói lời nào.

Tuy rằng nàng thích hắn, nhưng tự ái cùng kiêu ngạo lại không cho phép nàng chủ động bày tỏ với hắn.

Nhạc Trọng không theo đuổi nàng thì nàng cũng tuyệt đối không tự hạ thấp giá trị bản thân mình cầu xin tình yêu của hắn, nhưng bản thân nàng vẫn muốn gần gũi với hắn hơn một chút.Nhìn thấy một màn như vậy Tiếu Minh thật biết điều thối lui, không muốn làm bóng đèn giữa hai người.Nhạc Trọng vừa phát hiện cây Xà Đản có thể giúp người tiến hóa đã không cho phép hái hoa trên cây xuống, tập hợp thật nhiều bộ đội đem thi thể tang thi trên chiến trường chở về chôn xuống dưới gốc cây kia, xem như làm phân bón cho nó.Cây Xà Đản cũng hấp thu phân bón rất mạnh, vô luận chôn bao nhiêu thi thể tang thi bên dưới nó đều có thể hút sạch trong vòng một đêm, chỉ còn lưu lại chút xương cốt bên dưới.

Nhưng xương cốt cũng bị rút hết tinh hoa, rất xốp, chỉ nhẹ nhàng đụng vào liền hóa thành bụi đất.Sau khi hấp thu tinh hoa mấy chục vạn con tang thi, cây Xà Đản rốt cục lại kết quả.

Chỉ thấy trên cây Xà Đản cao ngất như mây sinh trưởng vô số hoa lớn màu hồng, kết đầy một nhóm trái cây màu xanh trên đỉnh đóa hoa.Nhạc Trọng thật nhanh leo lên trên đỉnh cây tìm tòi, hắn phát hiện được có mười ba quả cây màu đỏ cùng sáu mươi ba quả cây màu xanh.

Chương 378: Hư Không thú tam giai!Chỉnh sửa : kktruyen.com- Thật tốt quá, có được mười ba quả cây đã chín, như vậy mình sẽ có thêm mười ba tiến hóa giả!Nhạc Trọng nhìn thấy mười ba quả cây màu đỏ, trong mắt liên tục lóe sáng kỳ dị, nhanh chóng đưa tay chộp tới.- Nhạc Trọng cẩn thận!Ngay khi Nhạc Trọng đưa tay ngắt lấy quả cây, Trần Dao đang đứng bên dưới ngẩng đầu nhìn lên, sắc mặt đại biến, cơ hồ dùng thanh âm tê tâm liệt phế lớn tiếng thét lên, đồng thời ném một mầm móng cây mây biến dị xuống đất, một cây mây thật lớn nhanh chóng kéo dài vươn ra nâng đỡ lấy nàng hướng đỉnh gốc cây cao ngất bay lên.Nhạc Trọng vừa nghe được thanh âm tiếng hô chói tai của Trần Dao, trong lòng rùng mình ngẩng phắt đầu nhìn lên, lập tức nhìn thấy một con quái thú thân dài hai mươi thước toàn thân điêu khắc thật nhiều ma văn kỳ dị cùng pháp trận huyền ảo, thân thể màu xanh, trên đầu có mọc một sừng, lại có vẻ giống như con rắn mặc dù không có cánh nhưng lại có thể tự do bay lượn trên không trung đang hướng chỗ hắn đánh tới.- Thú biến dị 75 cấp: Hư Không thú tam giai!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy cấp bậc con thú biến dị kia sắc mặt đại biến, lập tức phát động hợp thể phòng hộ thuật cùng ảnh bộ, đồng thời đôi tay vừa lật ống phóng rốc két phản xe tăng liền xuất hiện trong tay hắn.

Ống phóng rốc két là binh khí cường lực cận chiến đơn độc mạnh nhất của hắn, đối mặt với thú biến dị tam giai kinh khủng kia hắn chỉ có thể toàn lực liều mạng.Nhạc Trọng vừa mới phát động xong hợp thể phòng hộ thuật cùng ảnh bộ, chiếc sừng trên đỉnh đầu Hư Không thú chợt lóe, há miệng, một đoàn pháp trận vô cùng huyền ảo từ trong miệng nó phun ra, hướng Nhạc Trọng oanh tới.Cơ hồ trong tích tắc đoàn pháp trận vô cùng huyền ảo đã đem Nhạc Trọng cùng Trần Dao vừa bay lên đỉnh cây bao phủ lại.Một trận quang hoa chớp động, Nhạc Trọng cùng Trần Dao chợt biến mất không thấy gì nữa.Lúc này con Hư Không thú mới thản nhiên bay tới trên cây Xà Đản mở miệng đem một quả cây màu xanh nuốt chửng, nó đem toàn bộ sáu mươi ba quả cây màu xanh trên cây Xà Đản làm thịt xong, lúc này mới thong thả bay về phương xa.Chung quanh cây Xà Đản được gắn rất nhiều cameras, một màn Nhạc Trọng cùng Trần Dao bị Hư Không thú cắn nuốt cũng bị lưu ảnh tượng.Cả nơi đóng quân chợt sôi trào lên, bốn khẩu súng máy hạng nặng điên cuồng hướng con Hư Không thú bay trên bầu trời không ngừng bắn phá.Nhưng tốc độ phi hành của Hư Không thú rất nhanh, chỉ vài lần chớp động đã không thấy bóng dáng.Rất nhanh tin tức Nhạc Trọng mất tích truyền khắp cao tầng chính phủ, lòng người bắt đầu dao động.Trì Dương nhanh chóng đem các đại tướng lãnh binh bên ngoài triệu tập trở về, hơn nữa mời dự họp hội nghị.- Nhạc Trọng đã mất tích!Vẻ mặt Trì Dương nghiêm túc nói.Sau khi nghe được tin tức kia, toàn bộ đại tướng lãnh binh đều biến đổi sắc mặt, tâm tư dao động.

Nếu có mặt Nhạc Trọng tự nhiên không người nào dám có dị tâm, nhưng một khi Nhạc Trọng mất tích, những đại tướng tay nắm quyền to đều khó tránh hỗn loạn.Đại Cẩu Tử lớn tiếng nói:- Nhạc đội sẽ không có việc gì, thực lực của hắn mạnh mẽ như vậy, lần này tuyệt đối cũng sẽ không có việc.

Nếu có ai phản bội Nhạc đội, Đại Cẩu Tử này là người đầu tiên không đáp ứng!Là một trong những tùy tùng đầu tiên của Nhạc Trọng, hết thảy những gì hắn có đều là Nhạc Trọng ban cho hắn.

Hắn đối với Nhạc Trọng một lòng trung thành cùng tận tâm, hắn không muốn nhìn thấy cơ nghiệp mà Nhạc Trọng đánh xuống bị người cướp lấy.Bộ mặt Khổng Thiên Dự dữ tợn liếc mắt nhìn mọi người hung hãn nói:- Có người muốn phản bội Nhạc đội?

Tôi là người đầu tiên chém hắn!Ngô Quang cũng lạnh băng nói:- Đệ nhất đoàn chỉ nguyện trung thành với Nhạc đội, nếu có ai dám phản bội Nhạc đội, đệ nhất đoàn chúng tôi tuyệt sẽ không buông tha hắn!- Không ai nói như vậy!Trì Dương nhướng mày, chậm rãi nói:- xe-m o n l i,ne .tại k k.truy en. co m Lần này tôi triệu tập mọi người lại đây chính là hi vọng mọi người bảo trì bình tĩnh.

Tôi tin tưởng Nhạc Trọng sẽ không xảy ra chuyện gì, cậu ấy rất nhanh sẽ quay trở về như trước kia.

Chúng ta chỉ cần làm việc ổn định như trước, vừa phát triển vừa đợi cậu ấy trở về!Nghe xong lời nói của Trì Dương tất cả mọi người đều thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Chỉ cần không phải phiến loạn, vậy thì dễ nói.

Nhạc Trọng mất tích cũng không phải lần đầu tiên, bọn họ tin chắc hắn luôn có thể sáng tạo kỳ tích, vẫn còn sống sót.Trì Dương thập phần trầm ổn bình tĩnh nói:- Trước khi Nhạc Trọng rời đi, đã thương lượng với tôi mục tiêu kế tiếp là Lôi Giang thị.

Trước tiên chúng ta phải đem toàn bộ tang thi ở những thôn trấn chung quanh Lũng Hải thị thanh tẩy…Dưới dáng vẻ trầm ổn cùng bình tĩnh của Trì Dương cuốn hút, mọi người đều thoát khỏi nỗi dao động kinh hoàng vì Nhạc Trọng mất tích, lắng nghe Trì Dương tuyên bố một loạt mệnh lệnh.Sau khi tan họp, những đại tướng tay nắm quyền to đều lần lượt rời đi, bắt đầu mang binh quét sạch tang thi ở các thôn trấn chung quanh.Bên trong văn phòng, Vương Thiến trong bộ chế phục văn phòng thật xinh đẹp động lòng người đi tới trước mặt Trì Dương, trong mắt chớp động ngọn lửa đầy dã tâm nói:- Trì Dương, Nhạc Trọng mất tích, đây chính là cơ hội tốt nhất của anh.

Chỉ cần hiện tại anh ra tay, cả căn cứ cũng sẽ là của anh.

Anh sẽ trở thành thủ lĩnh của hơn mười vạn người, chân chính đảm đương một phương, không cần sống bên trong ảnh tử của Nhạc Trọng!Vương Thiến luôn cảm thấy vô cùng bất mãn vì Trì Dương luôn sống dưới cái bóng của Nhạc Trọng.

Theo nàng xem ra với năng lực của Trì Dương, ở trong tận thế đủ sức trở thành bá chủ nhất phương.

Nhưng bởi có mặt Nhạc Trọng, Trì Dương lại chỉ có thể trở thành nhân vật số hai, làm nội tâm nàng tràn ngập khó chịu.Trì Dương còn đang xử lý văn kiện đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm Vương Thiến, trong mắt chớp động quang mang băng sương.Vương Thiến bị Trì Dương nhìn chằm chằm, trong lòng hoảng hốt lớn tiếng nói:- Trì Dương, em chỉ là vì muốn tốt cho anh.

Anh ngẫm lại đi, Nhạc Trọng ba phen bốn bận biến mất, đều do một mình anh chống đỡ đại cục, anh vì trụ sở này đã trả giá bao nhiêu tâm huyết.

Hiện tại anh đem trụ sở nắm bắt trong tay có gì là không đúng?

Căn cứ này cũng không phải do một mình Nhạc Trọng đánh xuống tới!Trì Dương nhìn Vương Thiến, trong mắt tràn ngập vẻ thất vọng, lạnh lùng chỉ ra ngoài cửa nói:- Cút đi ra, từ hôm nay trở đi chúng ta không còn là bạn bè nữa.

Cô cũng bị khai trừ toàn bộ chức vụ, tôi không muốn gặp lại cô!Vẻ mặt xinh đẹp của Vương Thiến tràn đầy hoảng sợ quỳ gối trước mặt Trì Dương tận lực cầu xin:- Trì Dương, anh làm gì vậy, em chỉ vì muốn tốt cho anh, em rất yêu anh, anh đừng đuổi em đi…Trì Dương liếc mắt nhìn Vương Thiến, đối với lời cầu xin của loại nữ nhân vong ân bội nghĩa thế này hắn không thèm để ý tới, chỉ lớn tiếng quát:- Người đâu, đem nàng ném ra đi!Hai gã chiến sĩ đi vào, trực tiếp đem Vương Thiến bắt lại kéo ra ngoài.- Em yêu anh, Trì Dương!

Đừng vứt bỏ em, em sai lầm rồi…Vương Thiến tận lực lớn tiếng cầu xin.

Chương 379: Rừng cây đất khách. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Tôi không thương cô!Trì Dương lạnh băng liếc mắt nhìn Vương Thiến, cầm lên văn kiện tiếp tục xử lý.

Hắn đối với lời đề nghị của Vương Thiến không có chút hứng thú, muốn hắn phản bội người bạn cùng người huynh đệ tốt nhất của mình, thà rằng hắn chết!

Vương Thiến đã nhìn sai nhân phẩm của Trì Dương.Quang mang chớp động, Nhạc Trọng cùng Trần Dao đều rơi xuống trong một khu rừng.Hư Không thú phun ra quang quyển có tên là không gian truyền tống pháp trận, bổn nguyên lực lượng của nó là có thể điều khiển không gian lực.

Nhạc Trọng cùng Trần Dao bị không gian truyền tống pháp trận đánh trúng, không hề có chút sức phản kháng đã bị truyền tống tới một khu vực hoàn toàn xa lạ.Trần Dao ngã vào trong lòng Nhạc Trọng, may mắn da thịt hắn cứng rắn nên không bị thương tổn gì.Nhạc Trọng ôm Trần Dao, ôn hương trong ngực khiến trong lòng hắn cũng không nhịn được xao động.

Phải biết rằng Trần Dao là hoa hậu giảng đường trong đại học ngày trước.

Nàng cùng Kỷ Thanh Vũ một văn một võ, là niềm kiêu ngạo trong trường.

Có vô số tinh anh suất ca theo đuổi nàng, lúc trước Nhạc Trọng chỉ là một sinh viên bình thường chỉ lo đi làm kiếm thêm tiền học phí, song phương vốn không hề có chút qua lại.Trần Dao rơi vào trong lòng Nhạc Trọng, cảm giác được vòng tay ấm áp của hắn, cũng có chút lưu luyến.

Nhưng niềm kiêu ngạo của nàng khiến cho nàng vội vàng bò lên khỏi người hắn, đỏ mặt nhìn hắn nói một câu:- Thật xin lỗi, không làm anh bị thương chứ?Nhạc Trọng có chút tiếc nuối khẽ mỉm cười nói:- Không có việc gì!Trần Dao nhìn một vòng chung quanh, nhìn thấy đều là rừng cây, có chút sợ hãi hỏi một câu:- Nơi này là chỗ nào?Nhạc Trọng cười khổ một tiếng:- Tôi cũng không biết!- Nhưng chúng ta hẳn không còn ở trong Lũng Hải thị!Nhạc Trọng nhìn một vòng chung quanh, lại nhìn rừng cây rậm rạp cùng thực vật biến dị khắp nơi cau mày nói.Trần Dao có chút bất lực nhìn hắn hỏi:- Làm sao bây giờ?Tuy rằng Trần Dao được Kỷ Thanh Vũ trợ giúp đã trở thành cường hóa giả 13 cấp.

Nhưng thiên phú chiến đấu của nàng không mạnh, không có hứng thú phát triển trong phương diện chiến đấu, lúc gặp được nguy hiểm theo bản năng vẫn nhờ Nhạc Trọng giúp đỡ.- Đi về hướng nam đi!Nhạc Trọng lấy một la bàn trong trữ vật giới chỉ đem ra, nhìn một hồi chỉ vào một phương hướng nói.Trần Dao đi theo sau Nhạc Trọng về hướng nam, lúc này Bạch Cốt cũng đã thoát ly khỏi thân thể Nhạc Trọng cầm búa lẳng lặng đi theo bên người nàng.

Từ sau khi hắn có được sơ cấp trí tuệ, đã có thể đoán được người nào mới là mục tiêu bảo hộ của hắn.Trong khu rừng lầy lội không chịu nổi, hai người đi không bao lâu quân giày đã dính đầy bùn đất.

Trần Dao đem đại bộ phận thuộc tính cường hóa đều đầu nhập vào trong tinh thần, vì vậy ở trong khu rừng lầy lội đi được hai giờ thì gương mặt đã đỏ ửng, thở hổn hển.- Cô lấy cái này mặc vào đi!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Dao, đem tam cực phòng hộ y trong giới chỉ đưa cho nàng.- Cảm ơn!Trần Dao vừa tiếp lấy tam cực phòng hộ y liền cảm giác được lực mạnh mẽ của nó, trong nội tâm ngọt lịm nhìn Nhạc Trọng cảm kích nói.Trang bị phòng hộ y tuôn ra từ Thần Ma hệ thống rất ít, tam cực phòng hộ y chính Nhạc Trọng cũng chỉ có một bộ, tứ cấp phòng hộ y hắn cũng chỉ có một bộ trên người.Trần Dao vừa đổi phòng hộ y liền cảm giác thân thể nhẹ nhàng hơn rất nhiều, có thể theo kịp bước chân của Nhạc Trọng.Hai người đi thêm chừng nửa giờ, nương theo thanh âm sột soạt vang lên, một con nhện độc cỡ chậu rửa mặt hướng ba người Nhạc Trọng, Trần Dao cùng Bạch Cốt điên cuồng bò tới.- Thú biến dị 16 cấp: nhện độc biến dị, chúng có được răng nọc gây tê, hơn nữa quần cư, là sát thủ rừng rậm đáng sợ!Từng con nhện độc biến dị từ trong rừng bò đi ra, số lượng rậm rạp chỉ sợ phải hơn năm trăm con.Đại bộ phận nữ sinh đều sợ hãi côn trùng, Trần Dao cũng là như thế.

Khi nàng nhìn thấy năm trăm con nhện xù lông lớn như chậu rửa mặt, hình dáng ghê tởm lại dữ tợn khủng bố liền bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, ngay cả kỹ năng điều khiển thực vật cũng đã quên phóng thích.Nhạc Trọng lập tức lấy ra khẩu tự động 05 thức hướng đàn nhện độc không ngừng bắn phá.Bạch Cốt thúc giục gai xương hóa thành từng đạo lưu quang điên cuồng chém giết đàn nhện độc biến dị thập phần ghê tởm kia.Dưới sự bắn phá điên cuồng của Nhạc Trọng cùng chém giết không ngừng của Bạch Cốt, đàn nhện độc biến dị bị bắn chết khắp nơi, chất nhầy ghê tởm bắn tung tóe khắp chung quanh khiến sắc mặt Trần Dao càng thêm tái nhợt, cơ hồ muốn nôn dow-nload -P.R-C m ớ.i n hất t ạ i k k,tr,u.y e n. c o.m- mửa.Lực phòng ngự của nhện độc biến dị thật thấp, nhưng tốc độ lại rất nhanh, cho dù Nhạc Trọng không ngừng bắn nhưng vẫn có hơn mười con vọt tới trước người hắn.Nhạc Trọng nhanh chóng thu hồi khẩu tự động 05 thức vào trữ vật giới chỉ, đổi Hắc Nha đao thoải mái chém xuống liên tục, đem hơn mười con nhện độc biến dị trực tiếp chém thành hai đoạn.Sau khi bị giết chết hơn trăm con nhện độc biến dị, đàn nhện độc rốt cục hiểu được ba người kia không dễ chọc tới, vì vậy nhanh chóng rút lui khỏi nơi đó.Hai trăm con nhện độc biến dị 16 cấp tuôn ra ba hộp báu màu trắng cùng hơn sáu trăm sinh tồn tệ.

Theo thời gian trôi qua, trang bị tuôn ra từ những thú biến dị cấp thấp cũng đã giảm dần.Nhạc Trọng nhặt lên ba hộp báu màu trắng mở ra xem, quang hoa chớp động, ba hộp màu trắng chỉ ngưng tụ ra một thanh đao đốn củi màu trắng.- Bảo vật nhất cấp, Khảm Mộc ao.

Có bảo vật này có thể chặt cây cối cùng cỏ dại, đi lại trong rừng!Bảo vật nhất cấp đối với mấy người Nhạc Trọng mà nói không có mấy tác dụng, hắn trực tiếp bỏ vào trong trữ vật giới chỉ.Hắn vừa nhìn lại liền thấy sắc mặt Trần Dao tái nhợt đang không ngừng nôn mửa.Hắn nhìn Trần Dao, khẽ cau mày nói:- Trần Dao, nếu cô còn tiếp tục như vậy thì không thể được, nên nhớ hiện tại không biết chúng ta đang ở đâu, nhưng hẳn là trong rừng rậm.

Cô ít nhất phải có được lực lượng tự bảo vệ mình, nếu không ở thời điểm mấu chốt tôi sẽ không bảo hộ kịp thời cho cô!

Nếu trong phạm vi thế lực của hắn, bộ dáng yếu ớt của Trần Dao cũng không ảnh hưởng gì nhiều tới hắn.

Lúc này thế lực của hắn đã xây dựng trật tự ban đầu, Trần Dao ở lại trong căn cứ cũng không gặp phải nguy hiểm.

Nhưng ở bên ngoài phạm vi thế lực, vẫn là quy luật tận thế cá lớn nuốt cá bé đang hoành hành.

Bộ dáng tiểu thư của Trần Dao chỉ sợ sẽ đưa tới vô số ác lang.Trần Dao cắn răng kiên định nói:- Tôi đã biết, Nhạc Trọng, tôi sẽ không liên lụy tới anh đâu!Trần Dao vừa mới nói xong, lá cây chớp lên, một bầy vượn biến dị từ phương xa nhảy tới, chúng nó vừa nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Trần Dao liền hưng phấn hét lên một tiếng, hướng bên này vọt tới.- Giải quyết chúng nó!Nhạc Trọng nhìn Trần Dao ra lệnh.Trong đôi mắt đẹp của Trần Dao hiện lên tia sáng kỳ dị, đem năm mầm móng cây mây biến dị ném vào trong đất, sau đó phát động kỹ năng điều khiển thực vật.

Chương 380: Rừng cây đất khách. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong tích tắc năm mầm móng cây mây liền sinh trưởng thành những cây mây quái nho nhỏ, chúng điên cuồng bắn ra những dây mây tấn công bầy vượn nhanh như tia chớp, trực tiếp đem từng con vượn biến dị quấn quanh siết chết.Trần Dao có được tam cực kỹ năng điều khiển thực vật cũng là một kỹ năng cực kỳ mạnh mẽ.

Nhưng bởi vì nàng không thích chiến đấu, bởi vậy tuy rằng có được kỹ năng có thể thăng cấp nhưng lại chỉ đạt tới cường hóa 13 cấp.Bên trong đặc chiến đoàn của Nhạc Trọng, có không ít cường hóa giả cao tới 30 cấp trở lên.

Nhưng trong bọn họ lại không có người nào có được tam cực kỹ năng chủ động, mà chỉ dựa vào kỹ năng nhất cấp cùng nhị cấp chủ động mà chiến đấu.Một mặt tam cực kỹ năng cũng không thường xuất hiện, một mặt là tam cực kỹ năng đều đã bị cường giả như Nhạc Trọng học tập, vì vậy mới làm cho những cường hóa giả khác không có tam cực kỹ năng chủ động học tập.Từng con vượn biến dị bị Trần Dao điều khiển thực vật trực tiếp siết chết, nhưng đàn vượn kết bè kết đội, số lượng vượt hơn ba trăm con, vẫn có thật nhiều vượn biến dị vọt tới trước mặt ba người.Bạch Cốt huy động búa lớn nhanh như gió lốc xông vào trong bầy vượn biến dị, hắn huy động búa nhấc lên từng trận gió tanh mưa máu, vô số tứ chi của bầy vượn biến dị vẩy ra, trực tiếp bị hắn chém giết.Nhạc Trọng đứng trước người Trần Dao thủ hộ cho nàng, nhìn nàng thúc giục cây mây quái liệp sát bầy vượn.

Những con vượn biến dị tránh thoát công kích của Bạch Cốt vọt qua đều bị hắn một đao chém thành hai đoạn.Được Nhạc Trọng bảo hộ, Trần Dao có thể toàn tâm toàn ý điều khiển cây mây quái liệp sát bầy vượn biến dị, khi chúng không ngừng tử vong, Trần Dao cũng nhận được thật nhiều linh quang, không ngừng thăng cấp.Ngay trong lúc Trần Dao còn đang không ngừng liệp sát bầy vượn biến dị thăng cấp, đột nhiên đàn vượn bỏ qua hành động tấn công, chật vật hướng phương xa chạy trốn.- Chạy mau!Năng lực cảm giác nguy hiểm của Nhạc Trọng đã lập tức cảnh báo hắn, làm hắn sinh ra cảm giác nguy cơ thật lớn.

Hắn hướng Trần Dao lớn tiếng quát, sau đó theo bản năng phóng về phía trước.Trần Dao vừa quay đầu lại liền nhìn thấy một con rắn lớn toàn thân phủ đầy lân giáp màu xanh, chỉ cần há miệng đã có thể đem nàng hút vào trong bụng đang không ngừng di chuyển giữa những gốc đại thụ trườn qua bên này.- Thú biến dị 42 cấp: độc xà rừng rậm biến dị, có được răng nọc vô cùng sắc bén cùng lực lượng thật lớn, hơn nữa chúng nó còn là sinh vật quần cư!- Đợi tôi một chút!Trần Dao nhìn thấy độc xà biến dị đang lao tới, sắc mặt đại biến, phát ra tiếng kêu chói tai, cho dù nàng là cường hóa giả nhưng căn bản đánh không lại độc xà rừng rậm 42 cấp kia.Một con độc xà thấy được Trần Dao liền mở miệng mang theo cỗ tanh tưởi nhanh như thiểm điện hướng Trần Dao một ngụm táp tới.Trần Dao biết mình không thể so được tốc độ với độc xà, vì thế thúc giục năm dây mây quái bắn ra dây mây quấn lấy con độc xà kia.Nếu nàng là cường giả từng cường hóa kỹ năng lên tới 30 cấp trở lên có lẽ dùng được cây mây quái quấn lấy con độc xà biến dị.

Nhưng hiện tại lực lượng của nàng còn không cách nào kiềm chế được con độc xà biến dị dù chỉ một chút.Con độc xà dùng sức quẫy mạnh, năm cây mây quái lập tức đứt thành hai đoạn, độc xà vẫn hướng Trần Dao táp tới.Trần Dao nhìn thấy độc xà bắn tới, trong mắt thoáng hiện vẻ tuyệt vọng.Ngay lúc Trần Dao sắp bị độc xà biến dị cắn nuốt, một đạo ma viêm kiếm thật lớn chém xuống, trực tiếp chém thẳng lên đầu con độc xà, cứng rắn đem cái đầu thật lớn của nó chém rụn, máu tươi phun ra như mưa, tưới ướt cả thân thể Trần Dao.- Còn không mau trốn!Nhạc Trọng tay cầm ma viêm kiếm thật lớn, kéo mạnh Trần Dao lớn tiếng quát.Một hai con độc xà biến dị hắn cũng không hề sợ hãi chút nào, nhưng số lượng lên tới mấy chục con, càng thêm đáng sợ chính là hắn thậm chí nhìn thấy thân ảnh của một con độc xà biến dị nhị giai.Bản thân hắn nếu muốn đối phó nhiều con độc xà biến dị như vậy cũng đã vô cùng khó khăn, chỉ sợ hắn cần phải đem hết toàn lực mới làm được.Trần Dao bị tiếng gầm giận dữ của Nhạc Trọng làm nàng thanh tỉnh, cắn răng đi theo sau lưng hắn d ow,nl.o.a d P RC ,m.ới nh ấ t- t ại -k.ktr.uye n..c-o m bỏ chạy.- Bạch Cốt, ngươi đi bảo hộ nàng!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Dao, nhìn Bạch Cốt ra lệnh.Với tốc độ chạy trốn của Trần Dao, căn bản không có khả năng tránh được bị độc xà truy kích.

Hắn chỉ có thể dùng toàn lực cùng chúng ứng phó một trận chiến.Nhìn thấy đồng bạn bị Nhạc Trọng chém giết, đàn độc xà lập tức há miệng táp về hướng hắn.Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, giống như quỷ mị xông vào bên trong bầy rắn độc, hắn huy động ma viêm kiếm một đường chém xuống, đem từng con độc xà chém rơi.Chém giết sáu bảy con độc xà, rốt cục hắn đã vọt tới trước người con độc xà biến dị nhị giai.- Thú biến dị 60 cấp: độc xà tùng lâm biến dị nhị giai.

Mãnh thú khủng bố sinh trưởng trong rừng rậm, có thể dễ dàng nuốt cả con voi!Chỉ thấy trước người Nhạc Trọng xuất hiện hai con cự thú lớn như một tòa nhà, thân thể bao trùm lớp vảy màu xanh lớn như chậu rửa mặt, ẩn giấu trong cây cối, tản ra uy áp khủng bố đáng sợ.Hai con độc xà nhị giai trừng mắt lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng, chẳng khác gì đang nhìn một con mồi nhỏ yếu.Một con độc xà nhị giai mở miệng khổng lồ dùng sức khẽ hấp, một đoàn hấp lực khủng bố bao phủ trên người hắn, ý đồ đem hắn hút vào trong miệng.Dưới tác dụng của hấp lực mạnh mẽ, vô số đá vụn, cành khô, lá cây chung quanh Nhạc Trọng đều bị hấp lực cuốn tới, bay thẳng vào trong miệng con độc xà nhị giai kia.Nhạc Trọng một tay cầm Hắc Nha đao hung hăng đâm vào trong lòng đất ngăn cản hấp lực thật lớn này, hướng con độc xà nhị giai điểm ra ngón tay.

Một đoàn quả cầu lửa cắt qua hư không hung hăng oanh thẳng vào trong miệng của con độc xà.Hỏa cầu tuy rằng không thể đánh chết được loại mãnh thú nhị giai khủng bố như vậy, nhưng nếu nổ mạnh trong miệng nó vẫn sẽ tạo thành thương tổn không nhỏ.Con độc xà nhị giai phát ra một tiếng gầm thê thảm thật lớn, liền khép lại miệng rắn thật lớn của nó.Nhạc Trọng không dám khinh thường, lập tức lấy ra ống phóng rốc két phản xe tăng hướng con độc xà bóp cò.Ánh lửa chợt lóe, một viên hỏa tiễn oanh thẳng lên thân thể thật lớn của con độc xà nổ tung, lực nổ mạnh thật lớn trực tiếp mở ra một lỗ máu cực lớn trên người nó.Trừ bỏ thú biến dị nhị giai đỉnh phong nắm giữ băng lực như tiểu Quy, trước mắt Nhạc Trọng còn chưa nhìn thấy được con thú biến dị nhị giai nào đủ sức ngăn cản lực lượng của hỏa tiễn oanh kích.Nhưng con độc xà nhị giai cũng là một con thú biến dị nhị giai cực kỳ khủng bố, thân thể nó bị phá tung một lỗ máu nhưng vẫn chưa tử vong, nó thống khổ giãy dụa thân thể thật lớn đè ngã rạp những cây đại thụ khắp chung quanh.Con độc xà nhị giai còn lại mở miệng khổng lồ, một đoàn khói độc xanh biếc hướng Nhạc Trọng bao phủ tới.

Chương 381: Độc xà biến dị nhị giaiChỉnh sửa : kktruyen.comSắc mặt Nhạc Trọng đại biến, phát động kỹ năng ma viêm.

Ở chung quanh thân thể hắn chợt bao phủ một đoàn ngọn lửa chói mắt, thân hình hắn chớp động ý đồ tránh khỏi đoàn khói độc xanh biếc kia.Nhưng phạm vi bao phủ của khói độc quá lớn, tuy rằng tốc độ của Nhạc Trọng đã thúc giục lên tới cực hạn nhưng không cách nào thoát ra khỏi trong thời gian ngắn.Khói độc xanh biếc vừa chạm vào cây cối lập tức khiến chúng liền khô héo, ngay cả nham thạch cũng bị ăn mòn thành tro bụi.

Toàn bộ sinh linh nằm trong phạm vi khói độc bao trùm đều hóa thành một bãi nước mủ, cực kỳ lợi hại.Khói độc vừa bao trùm lên người Nhạc Trọng liền va chạm cùng ma viêm.

Ma viêm của Nhạc Trọng đúng là khắc tinh của khói độc, khói độc bị ma viêm thiêu hủy phát ra tiếng vang không ngừng, đồng thời hóa thành độc yên bay lên cao.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy tình huống này liền thở ra một hơi nhẹ nhõm, đồng thời tay hắn lật ra, một ống phóng rốc két phản xe tăng xuất hiện trong tay hắn.

Hắn hướng con độc xà nhị giai bóp cò, ánh lửa chợt lóe, hỏa tiễn bay ra trong nháy mắt.Nhưng hỏa tiễn vừa bay ra không xa, liền chạm phải khói độc cắn nuốt, trực tiếp hóa thành một bãi nước thải kỳ dị tưới lên trên người độc xà kia.- Thật là lợi hại!Nhìn thấy một màn này Nhạc Trọng không nhịn được hít sâu một hơi rét lạnh, hỏa tiễn không ngờ dễ dàng bị khói độc tiêu diệt hóa thành một bãi nước thải như thế, đã có thể nói rõ khói độc kia vô cùng khủng bố.

Nếu không phải Nhạc Trọng có được ma viêm hộ thể, giờ phút này hắn cũng khả năng trở thành một bãi nước mủ!Hung quang trong mắt độc xà chớp động, không ngừng phun ra thật nhiều khói độc hướng Nhạc Trọng oanh qua.Từng tảng lớn khói độc đem phạm vi chung quanh thân thể độc xà hoàn toàn bao trùm, lân giáp cùng cơ thể nó đều phân bố ra một loại chất lỏng kỳ dị, có được loại chất lỏng này bảo hộ nó sẽ không bị khói độc làm thương tổn.Ma viêm trên người Nhạc Trọng không ngừng thiêu đốt cùng bốc hơi khói độc kia, nhưng cho dù ma viêm có hiệu lực khắc chế khói độc nhưng mỗi giây phút hắn đều phải tiêu hao thật nhiều tinh thần lực để duy trì ma viêm tồn tại.- Hỗn đản chết tiệt!

Loại thú biến dị nhị giai này quả nhiên đáng sợ!Hàn quang trong mắt hắn chớp động, liền tránh khỏi trung tâm khói độc hướng con độc xà nhị giai phóng qua.Nhạc Trọng muốn dây dưa với độc xà thật sự không khả năng, hắn phải xử truyệ,n đ,ư-ợc, ,c-o p y t ạ i. k ktr uy-e n-.com lý nó trong thời gian ngắn nhất mới có tia hi vọng sống sót.

Cũng may hắn đã đánh trọng thương một con khác, nếu không lần này hắn tuyệt đối đã bị chết chắc.Chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi, Nhạc Trọng đã đi tới trước người con độc xà nhị giai, trực tiếp thúc giục ma viêm kiếm dài tới sáu thước trong tay chém thẳng lên bụng của con độc xà.Nhạc Trọng trải qua ba lượt cường hóa kỹ năng ngưng tụ 50 điểm tinh thần lực, 20 điểm thể lực tạo ra ma viêm kiếm không gì không phá được, đem thân thể con độc xà nhị giai trực tiếp chém ra, máu rắn phun trào mãnh liệt tưới ướt cả người hắn, đầu con độc xà cũng bị một kiếm của hắn chém đứt.- Chúc mừng ngài thăng lên 49 cấp, đạt được hai điểm cường hóa tự do!Nhạc Trọng dùng một kiếm chém xuống đầu con độc xà nhị giai, một thanh âm thanh thúy liền xuất hiện trong thức hải của hắn.Nhạc Trọng còn chưa kịp làm ra lựa chọn, một cỗ dự cảm nguy hiểm tràn tới trong đầu của hắn, hắn còn chưa kịp làm ra phản ứng liền bị con độc xà nhị giai còn lại hung hăng đánh vào trên người.Nhạc Trọng chẳng khác gì mảnh vải rách trùng điệp văng vào một gốc đại thụ, lực phản chấn thật lớn liền đụng gãy cả xương sườn của hắn.

Nếu không phải cường độ thân thể hắn đủ mạnh mẽ, đổi lại người có cường độ thân thể thấp hơn 70 điểm bị một cú quất của con độc xà nhị giai kia tuyệt đối sẽ tử vong.Nhạc Trọng phun ra ngụm lớn máu tươi, hao phí 20 điểm tinh thần lực ma viêm kiếm ngưng tụ biến thành ma viêm mâu, sau đó hướng con độc xà còn lại dùng sức ném đi.Ma viêm mâu giống như tia chớp nháy mắt xỏ xuyên qua đầu con độc xà nhị giai kia, sau đó lập tức nổ tung, hóa thành ngọn lửa hừng hực đem đầu của độc xà thiêu cháy, trong ngọn lửa hừng hực kia đầu của con rắn độc trực tiếp bị thiêu thành tro tàn.Nhạc Trọng một kích thành công liền mang theo thân thể trọng thương hướng ra ngoài vùng khói độc bỏ chạy.Mỗi khi đi một bước vùng ngực của hắn vô cùng đau nhức, xương sườn của hắn gãy hai cây, người thường nếu bị thương nặng như vậy chỉ sợ đã nửa bước khó đi.

Nhưng trình độ cường hóa của thân thể hắn cực cao, được tác dụng của kỹ năng tái sinh tứ cấp thân thể hắn không ngừng khôi phục thật nhanh, chỉ cần thêm một ngày đã đủ cho hắn khôi phục lại khỏe mạnh.Hai mươi ba con độc xà biến dị còn lại cảm ứng được mùi máu tươi tản ra từ trên người Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét tham lam, thập phần nhanh nhẹn trườn nhanh về phía hắn.

Cắn nuốt thú biến dị đẳng cấp cao cùng cường hóa giả cấp cao, tang thi cấp cao đều có thể khiến chúng nó tiến hóa được nhanh hơn, bởi vậy Nhạc Trọng ở trong mắt của chúng là một khối thịt béo lớn.- Cho dù ta bị thương cũng không phải đám rác rưởi các ngươi có thể trêu chọc!Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, không tiếp tục bỏ chạy mà lật tay lấy ra ống phóng rốc két phản xe tăng hướng đàn độc xà oanh tới.Ánh lửa chợt lóe, độc xà biến dị bị hỏa tiễn oanh trúng, thân thể nhất thời bị tạc vỡ ra, biến thành bốn năm mảnh.Nhạc Trọng thu hồi ống phóng rốc két vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó lấy ra một ống phóng rốc két đã lắp đạn sẵn tiếp tục oanh một con độc xà khác, trực tiếp đem nó tạc thành nát nhừ.Ánh lửa không ngừng chớp động, vẻ mặt Nhạc Trọng kiên nghị chẳng khác gì một tòa pháo đài di động không ngừng làm ra động tác nhắm bắn lại bóp cò, khiến đàn độc xà biến dị bị tạc đến dập nát, máu đen cùng thi thể chất đầy trong khu rừng cây chung quanh.Sau khi bị giết chết mười tám con độc xà biến dị, còn sót lại năm con nhìn thấy thủ đoạn khủng bố của Nhạc Trọng làm hoảng sợ, lập tức trốn vào tận sâu trong khu rừng.Nhạc Trọng chứng kiến năm con độc xà đã bỏ chạy lúc này mới thở ra một hơi nhẹ nhõm, lúc này hỏa tiễn trong tay hắn chỉ còn lại chín viên, nếu bắn hết chín viên hỏa tiễn hắn sẽ mất đi đòn sát thủ cường đại nhất.Nhạc Trọng nhìn thi thể độc xà biến dị đầy đất, đau lòng không thôi.

Những thú biến dị đẳng cấp cao thế này toàn thân đều là bảo bối.

Thịt có thể bồi bổ, xương cốt có thể tạo thành vũ khí, gân cốt có thể tạo thành cung tên, lớp da lại có thể tạo thành bì giáp tốt nhất.Nhưng hắn không mang theo bộ hạ, không gian trữ vật giới chỉ thì có hạn, hắn chỉ có thể lấy theo một ít phần quý giá nhất, không thể hoàn toàn phát huy toàn bộ hiệu quả của chúng.Đợi khói độc tán đi, hắn đi tới trước mặt hai con độc xà nhị giai bị hắn giết chết nhặt lên hai quyển kỹ năng thư cùng bốn trăm sinh tồn tệ.

Chương 382: Đàn kiến biến dị!

Đàn muỗi biến dị! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Kỹ năng thư 3 cấp: biến thân tùng lâm du hiệp!

Đây là kỹ năng chủ động, sau khi phát động kỹ năng ngươi sẽ biến thành du hiệp tùng lâm.

Ở trong rừng ngài có thể có được lực mẫn tiệp siêu cường, năng lực cảm giác cực mạnh, năng lực dùng cung tên cực mạnh, năng lực nhìn ban đêm cực mạnh, năng lực vượt mọi địa hình cực mạnh.

Năng lực biến thân trở thành tùng lâm du hiệp quyết định bởi sáu đại thuộc tính trên thân thể của ngài, kéo dài liên tục mười phút.

Sau khi phát động kỹ năng mười phút ngài sẽ bị vây trong trạng thái suy yếu!- Kỹ năng thư 4 cấp: biến thân du hiệp tùng lâm nhị giai!

Đây là kỹ năng chủ động, muốn học tập cần đem kỹ năng biến thân du hiệp tùng lâm cường hóa ba lượt, tiêu hao hai điểm kỹ năng!Nhạc Trọng nhìn hai quyển kỹ năng thư nhướng mày, thu vào trong trữ vật giới chỉ.

Hai quyển kỹ năng đều là kỹ năng chiến đấu trong rừng rậm, tuy rằng thập phần phù hợp với địa hình lúc này nhưng không hợp với khả năng chiến đấu của hắn.

Hắn chỉ có thể lưu lại hai quyển kỹ năng chờ đợi tìm người thích hợp cho chúng xuất hiện.Nhạc Trọng nhìn hai con độc xà khổng lồ kia, nuốt cứu mạng thảo chữa trị thương thế, đồng thời chui vào trong đầu độc xà nhị giai tìm kiếm huyết tinh cùng tinh hạch đào ra.Nhạc Trọng lấy ra huyết tinh cùng tinh thạch liền dùng Hắc Nha đao lột lân giáp của hai con độc xà.Lân giáp của hai con độc xà cùng một đẳng cấp với hắc lân hung trư nhị giai, nếu chế thành bì giáp bộ đội của hắn cũng sẽ thêm an toàn.Trên thực tế đặc chiến đoàn rất ít bị tổn thất, bên trong có một nguyên nhân trọng yếu là bởi vì trên người họ mặc bì giáp của thú biến dị nhị giai bao bọc toàn thân.

Bì giáp còn tốt hơn áo chống đạn trước tận thế rất nhiều, bình thường chỉ có vũ khí hạng nặng hùng hậu của quân đội mới có khả năng tạo thành uy hiếp đối với bọn họ.- Thật là lợi hại!Trần Dao được Bạch Cốt bảo hộ đi tới địa phương đầy thi thể độc xà biến dị, nàng nhìn thi thể độc xà khắp nơi trên đất, trong lòng tràn ngập kinh hãi.- Đi lột da rắn xuống đi!Nhạc Trọng nhìn thấy Trần Dao đi tới tiện tay ném một thanh ám ma đao tới trước người nàng.Trần Dao tiếp nhận ám ma đao nhưng không nói thêm lời nào, đi tới trước người một con độc xà, cố nén nỗi sợ hãi trong lòng bắt đầu dùng ám ma đao cắt da rắn độc.Lân giáp của độc xà biến dị nhị giai vô cùng cứng rắn, trên người Nhạc Trọng lại bị tổn thương, vì vậy dùng ám ma đao cũng cực kỳ khó khăn, thật lâu mới lột được một đoạn.Bạch Cốt đi tới bên cạnh Nhạc Trọng, ngẩng đầu liếc mắt nhìn hắn, sau đó nắm lấy răng nọc của độc xà nhị giai phát động cốt đầu lợi dụng thuật.Trong tích tắc xương cốt con độc xà nhị giai liền bị Bạch Cốt hấp thu vào trong cơ thể của hắn.

Chỉ sau năm phút xương cốt con độc xà nhị giai dài hơn bảy mươi thước đã bị Bạch Cốt toàn bộ hấp thu.Con độc xà nhị giai vốn khổng lồ hiện tại đã bị rút nhỏ hơn phân nửa.Nhạc Trọng lấy ra hai bình Thần Tuyền trà uống ừng ực, đồng thời lấy ra một lon thịt nhị giai bắt đầu ăn ngấu nghiến.

Được Thần Tuyền trà tẩm bổ, tinh thần hắn đang không ngừng khôi phục lại.

Hộp thịt nhị giai lại giúp hắn khôi phục thật nhiều năng lượng.

Khi dùng Hắc Nha đao cắt lân giáp của độc xà nhị giai xe,m onlin e, t ại kk tru-y en-.c.om thật sự quá khó khăn, không thoải mái như sử dụng kỹ năng ma viêm.Được Thần Tuyền trà, cứu mạng thảo, thịt thú biến dị nhị giai tẩm bổ, thương thế trên người hắn khôi phục rất nhanh.

Bởi vì có dinh dưỡng của thịt biến dị nhị giai bồi dưỡng, kỹ năng tái sinh tứ cấp của hắn phát động hết sức thuận lợi, xương sườn bị gãy khép lại thật nhanh.

Khi hắn ăn tới hộp thịt thứ tám thì hai xương sườn đã hoàn toàn lành hẳn.- Kỹ năng tứ cấp quả nhiên lợi hại!Sau khi thân thể hoàn toàn khôi phục, Nhạc Trọng nhảy xuống khỏi thi thể độc xà nhị giai, giãn ra thân thể, lộ vẻ mặt hài lòng.Nhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, ngưng tụ ma viêm nhận dài ba thước liên tục chém xuống, hai con độc xà nhị giai đã bị hắn chém thành từng khối thịt lớn.Nhạc Trọng thúc giục ma viêm đem từng khối thịt bao phủ, những khối thịt bị ma viêm thiêu đốt biến thành tro tàn, chỉ còn lưu lại da rắn cứng rắn không bị thiêu hủy.Bạch Cốt sử dụng cốt đầu lợi dụng thuật thu hút tinh hoa xương cốt của thú biến dị, Nhạc Trọng dùng ma viêm thiêu hủy huyết nhục, chỉ lưu lại da rắn quý giá.Dùng phương pháp như vậy Nhạc Trọng thập phần thoải mái đem hơn hai mươi thi thể độc xà biến dị thiêu thành tro tàn, chỉ lưu lại từng miếng da rắn.- Đi thôi!Làm xong tất cả chuyện này Nhạc Trọng nhìn Trần Dao nói.Trần Dao đi theo Nhạc Trọng hướng ra bên ngoài.- Chạy mau!Nhạc Trọng vừa bước ra hai bước, sắc mặt đại biến, trực tiếp ôm Trần Dao hướng phương xa bỏ chạy.Ở phương xa xuất hiện từng con cá sấu lớn như thời tiền sử đang hướng bên này bò tới.

Chúng nó đều bị mùi vị huyết nhục của độc xà biến dị hấp dẫn mà mò tới.Cá sấu biến dị chỉ khi nào phát động công kích thì tốc độ mới nhanh tới mức kinh người chỉ trong nháy mắt, nhưng khi bò sát trên đất liền thì tốc độ của chúng chỉ nhanh hơn người bình thường đi bộ chừng ba thành.Nhạc Trọng ôm Trần Dao một đường chạy như điên, chạy trốn hơn cây số mới dám ngừng lại.Vừa chạy ra hơn cây số, khi đi ngang qua một rừng cây từng con kiến biến dị lớn cỡ hai ngón tay giống như hạt mưa từ trên cây rớt xuống.- Thú biến dị 6 cấp: mã hoàng biến dị.

Những sinh vật nhỏ tham lam hút máu có thể ở trong vòng 30 giây đem máu của một con trâu bò biến dị hút khô!Nhạc Trọng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, con kiến vừa rớt xuống hắn liền phát động kỹ năng ma viêm, tay phải hướng bầu trời bắn ra một ngọn lửa khủng bố đem toàn bộ những con kiến biến dị bao phủ bên trong.Bị ma viêm thiêu đốt, những con kiến có ý đồ rơi xuống trên người Nhạc Trọng cùng Trần Dao đều bị đốt thành tro bụi.

Nếu không phải Nhạc Trọng phản ứng nhanh, chỉ sợ lúc này trên người của họ đã tràn đầy những con kiến khiến người cảm thấy phiền phức không chịu nổi đồng thời lại thập phần ghê tởm kia.Những con kiến biến dị rơi rụng trên mặt đất không ngừng giãy dụa thân thể hướng hai người bò tới.Trần Dao nhìn thấy mấy con kiến biến dị không ngừng giãy dụa trong mắt hiện lên vẻ hoảng sợ, không ngừng đưa chân giẫm đạp lên trên người chúng.Bị Trần Dao giẫm đạp, từng con kiến biến dị bị nàng giẫm lún vào trong mặt đất lầy lội, nhưng những con kiến kia vẫn giãy dụa bò lên mà không bị nàng giết chết.Những con kiến nguyên bản luôn chịu đựng được áp lực, sau khi biến dị chúng càng thêm dai dẳng, bên trong khu rừng lầy lội thế này với lực lượng của Trần Dao rất khó đem chúng giết chết.- Đi nhanh lên!Nhạc Trọng nắm lấy Trần Dao, phát động kỹ năng cụ phong từ vòng cổ cụ phong, một đoàn cơn lốc lấy hắn làm trung tâm hướng khắp bốn phương tám hướng điên cuồng thổi quét.Bị cơn lốc cuốn qua, từng tảng lớn con kiến biến dị từ trên cây rơi xuống, sau đó bị thổi bay ra xa bên đường.

Chương 383: Đàn kiến biến dị!

Đàn muỗi biến dị! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng ôm lấy Trần Dao phóng nhanh ra bên ngoài.

Trần Dao chỉ nặng hơn trăm cân, cho dù Nhạc Trọng có ôm nàng cũng không có vẻ nặng bao nhiêu, mỗi khi hắn tiến hành rèn luyện chạy việt dã phụ trọng ít nhất đều sẽ mang theo tới hai trăm cân.Một đường chạy nhanh, rốt cục Nhạc Trọng đã ôm Trần Dao vọt ra khỏi rừng cây tràn đầy kiến biến dị.Vừa mới xông ra khỏi rừng cây tràn đầy đàn kiến biến dị, lại nghe được thanh âm tiếng vang ông ông, một đoàn muỗi biến dị đã hình thành một cơn lốc màu đen hướng Nhạc Trọng cuốn tới.- Côn trùng biến dị 2 cấp: muỗi độc biến dị, những sinh vật nhỏ này nếu không chú ý ngài cũng sẽ bị chúng hút thành thây khô!Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, lập tức phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm đem thân thể hắn hoàn toàn bao quanh, những con muỗi biến dị vừa chạm vào ma viêm liền vang lên thanh âm xèo xèo nổ vang.Trần Dao gắt gao cuộn tròn trong lồng ngực Nhạc Trọng, chỉ làm như vậy nàng mới cảm giác an tâm lẫn ấm áp.

Nàng vốn cho rằng mình đạt tới 13 cấp tuy rằng không phải là cao thủ nhưng cũng có thể tự bảo vệ mình.

Hôm nay gặp phải đủ loại sinh vật khủng bố trong rừng đã cấp cho nàng một bài học thật sinh động, chút lực lượng ấy của nàng ở trước mặt thiên nhiên cùng đàn thú biến dị hoàn toàn không đáng là gì.Cho dù mạnh mẽ như Nhạc Trọng nhưng nếu bị vài con thú biến dị nhị giai vây công cũng chỉ còn một con đường chết.Nhạc Trọng nhìn thấy đàn muỗi biến dị vọt tới, được nguồn : kktruyen.com ma viêm hộ thể thật nhiều muỗi độc biến dị bị thiêu thành tro tàn.Cảm nhận được ma viêm nóng rực, đàn muỗi biến dị vội vàng tránh né để cho hắn chạy qua.Chạy thoát khỏi đàn muỗi Nhạc Trọng mới thở hổn hển phun ra một hơi.- Nhất định phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!Ở trong khu rừng này không ngừng bị từng đợt thú biến dị liên tục tập kích làm cho hắn cũng cảm thấy mỏi mệt.

Nếu còn lưu lại nơi này nói không chừng không cẩn thận hắn cũng sẽ bị dây dưa tới chết tại nơi này.Xông qua khỏi khu vực đàn muỗi biến dị, Nhạc Trọng cùng Trần Dao đi thêm một cây số, đánh chết hơn mười con vượn biến dị gây rối, rốt cục nhìn thấy một khu trấn nhỏ.Vừa nhìn thấy trấn nhỏ Nhạc Trọng rốt cục thở ra một hơi nhẹ nhõm, so sánh với thú biến dị có đủ loại dị năng ùn ùn, những tang thi còn dễ dàng đối phó hơn nhiều.Chỉ cần không xuất hiện đại thi đàn ngoài vạn con, Nhạc Trọng tin tưởng bằng vào sức một mình hắn cũng đủ đem chúng tiêu diệt.Hắn suy nghĩ một thoáng, lấy ra một ba lô lớn cùng một ít thực vật lẫn công cụ đặt vào bên trong.

Như vậy cho dù hắn lấy ra thực vật gì người khác cũng chỉ cho rằng hắn lấy ra từ trong ba lô mà không hoài nghi hắn có được trữ vật giới chỉ.Làm xong tất cả chuyện này hắn mới mang theo Trần Dao đi vào trong tiểu trấn.Khi hai người vừa tiến vào trấn nhỏ, tang thi ngửi được vị thịt liền tụ tập đi tới.- Xử lý chúng nó!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn đám tang thi, nhìn Trần Dao ra lệnh.Hiện tại nơi này chỉ có hắn cùng Trần Dao, hắn không thể không rèn luyện nàng, ít nhất hắn không hi vọng mang theo một người rườm rà mạo hiểm trong một hoàn cảnh lạ lẫm như ở đây.

Ở trong khu rừng nếu không có Trần Dao gây vướng bận một mình hắn cũng đủ sinh tồn.

Nhưng nếu mang theo Trần Dao thì sẽ nguy hiểm.

Hắn nhất định phải bảo hộ an toàn của Trần Dao, nhưng làm như vậy sẽ khiến cho hắn đem chính mình đặt vào trong nguy hiểm, không thể chạy thoát.Trần Dao nhận mệnh lệnh của Nhạc Trọng, ném một mầm móng cây mây quái, phát động kỹ năng điều khiển thực vật, trong chớp mắt mầm móng đã biến thành một cây mây thật lớn hung hăng quất vào đầu đám tang thi.Xương cốt của những con tang thi bình thường chưa tiến hóa cực kỳ yếu ớt, ngay cả gậy gỗ cũng có thể đánh vỡ, đương nhiên không thể ngăn cản được cây mây quái đánh tới, lập tức bị đánh bay đầu mà chết.Bên trong những con tang thi không ngừng vây tới, vô luận là tang thi L1 hay S1 đều không đỡ nổi một kích của cây mây quái, làm cho nó có thể phát huy ra hung uy khủng bố.Nhưng thực lực Trần Dao quá yếu, tinh thần lực quá thấp, cây mây quái thủ tiêu mươi con tang thi thì gương mặt nàng đã đỏ bừng, mồ hôi ướt đẫm, thở hổn hển liên tục.

Kỹ năng điều khiển thực vật thật sự quá tiêu hao thể lực cùng tinh thần lực.- Dừng lại, đi theo tôi!Nhạc Trọng chứng kiến chỉ mới một thoáng Trần Dao đã mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu, khẽ lắc đầu cầm Hắc Nha đao hướng đàn tang thi đi tới.Từng ánh đao chớp động, những con tang thi đến gần đều bị Nhạc Trọng chém giết.Trần Dao nhìn thấy Nhạc Trọng thật nhẹ nhàng dùng lực lượng một người giết ra một đường máu trong thi đàn, trong mắt tràn ngập vẻ hâm mộ đi nhanh theo sau.- Nơi này không phải Trung Quốc!Nhạc Trọng thập phần thoải mái chém giết tang thi, nhìn khắp chung quanh, chỉ thấy trên kiến trúc viết loại văn tự mà hắn đọc không hiểu.Sau khi Nhạc Trọng lấy được kỹ năng ngôn ngữ chuyên tinh, hắn hiểu được Nga văn, Trung văn, Anh văn, Nhật văn, nhưng văn tự trên kiến trúc chung quanh hắn đọc không hiểu.Nhạc Trọng tùy tay chém ba đao đem ba con tang thi giết chết, sau đó nhìn Trần Dao hỏi:- Những chữ này viết gì vậy, cô có hiểu không?Nhạc Trọng lúc trước chỉ là một sinh viên bình thường, hắn chỉ lo làm việc kiếm tiền đóng học phí, ngoại ngữ là điểm yếu của hắn.Trần Dao nhìn quanh một lúc, lại nhìn lên văn tự, sau đó nhìn nhìn hoàn cảnh chung quanh lúc này mới nói:- Tôi cũng không hiểu mấy chữ này.

Nhưng nơi này hẳn là Thái Lan, trước kia tôi từng đi du lịch Băng Cốc, văn tự nơi đó cũng giống như nơi này.

Hơn nữa nơi này có thật nhiều xe máy, nhà cũng xây dựng chẳng khác gì những hộp diêm!Trần Dao nhìn thấy trên đường rơi rụng một xấp tiền tệ, nàng lập tức bước tới nhặt lên, nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười tự tin nói:- Không, hiện tại tôi có thể xác định nơi này là Thái Lan, anh xem, đầy là tiền Thái!Trần Dao lắc lắc xấp tiền trong tay, cười thật ngọt ngào.

Rốt cục nàng có thể chứng minh mình không là một bình hoa vô dụng, thể hiện được sức quan sát mẫn tuệ.Nhạc Trọng truy hỏi lại một câu:- Nơi này là khu vực nào của Thái Lan?- Không biết!Trần Dao nhụt chí.- Bất kể là nơi nào chúng ta phải sống sót trước đã!Nhạc Trọng mỉm cười, huy động Hắc Nha đao cứng rắn giết ra một con đường, cùng Trần Dao với Bạch Cốt đi tới trong một tiểu siêu thị.Nhạc Trọng lưu lại Bạch Cốt trấn thủ cửa lớn siêu thị, mình cùng Trần Dao đi vào bên trong.Vừa tiến vào siêu thị, Trần Dao đã vọt tới chỗ quầy bán vật dụng nữ giới, đem băng vệ sinh, kem chống nắng, sửa rửa mặt, xà phòng vân vân bỏ vào trong một ba lô lớn.- Sao cô lại đi lấy mấy thứ này?

Đựng thêm nhiều lương thực cùng đồ uống không tốt hơn sao!Nhạc Trọng cầm một lon nước cùng một hộp thịt bò đi nhanh tới, nhìn thấy Trần Dao quét lấy đồ dùng sinh hoạt có chút khó hiểu hỏi.

Chương 384: Nơi này là Thái LanChỉnh sửa : kktruyen.comNếu bản thân Nhạc Trọng không có trữ vật giới chỉ, trong ba lô của hắn tuyệt đối chỉ có lương thực, thực vật năng lượng cao cùng nước hay đồ uống bổ dưỡng, vũ khí.- Nhạc Trọng, anh thật sự không hiểu nữ nhân.

Đối với nữ nhân những vật này là đồ vật nhất định không thể thiếu!Trần Dao liếc mắt nhìn hắn, sau đó có chút làm nũng nói:- Hơn nữa không phải anh có được một trữ vật giới chỉ sao?

Dùng vật bảo bối kia đựng nhiều thực vật cùng đồ uống là được thôi!Không có băng vệ sinh cùng quần lót, Trần Dao cảm giác mình thật sự sẽ điên mất.Với thực lực của Nhạc Trọng muốn tìm thực vật thật không khó khăn, hắn nghĩ nghĩ một chút cũng không tiếp tục cưỡng cầu Trần Dao ném bỏ nhu yếu phẩm của nàng.Nhạc Trọng cầm một Xà Đản màu đỏ đưa cho Trần Dao nói:- Cô ăn vào đi!- Quả Xà Đản, anh thật sự muốn đem thứ này cho tôi ăn sao?Trần Dao nhìn thấy Nhạc Trọng đưa quả Xà Đản cho nàng, trong lòng nhảy dựng, đôi mắt to xinh đẹp chăm chú nhìn chằm chằm hắn, không ngừng lóe lên tia sáng kỳ dị, thanh âm có chút rung động hỏi.Loại quả cây có thể giúp người tiến hóa cũng là cơ mật trong cơ mật, ở trong thế lực của Nhạc Trọng cũng chỉ có Trì Dương, Kỷ Thanh Vũ, Đại Cẩu Tử, Từ Chính Cương, Lưu Diễm, Quách Vũ là biết được.Trần Dao nhờ có quan hệ với Kỷ Thanh Vũ nên mới biết bí mật về quả Xà Đản, nàng cũng biết vật này thập phần trân quý, đây là quả cây tinh hoa sau khi cây Xà Đản cắn nuốt mấy chục vạn con tang thi mới ngưng kết thành.Nhạc Trọng nhìn Trần Dao thản nhiên nói:- Mau ăn đi!Hiện tại hai người đang ở nơi đất khách, có thể tăng thêm một phần chiến lực đều tốt hơn.

Tuy rằng thực lực của Trần Dao còn kém, thiếu hụt kinh nghiệm chiến đấu, bản năng chiến đấu cực thấp, nhưng nếu sau khi trở thành tiến hóa giả lực chiến đấu của nàng sẽ tăng trưởng hơn gấp bội, với hắn mà nói cũng cực kỳ có lợi.Sở dĩ lúc ở trong rừng không để cho Trần Dao tiến hóa là vì cần tiến hóa phải dùng một ngày thời gian dưỡng sức.

Trong khoảng thời gian đó nếu còn lưu lại trong rừng thật sự quá mức nguy hiểm.Trần Dao tiếp nhận quả Xà Đản không chút do dự lập tức ăn vào.

Trở thành tiến hóa giả là giấc mộng của thật nhiều người.

Cho dù dưới trướng Nhạc tr uyện đ,ược c.op-y. tại .k,ktru-y en .com Trọng, số lượng tiến hóa giả được bồi dưỡng sau đó cũng chưa đầy ba mươi người.

Có thể thấy được tiến hóa giả thưa thớt cùng trân quý như thế nào.Sau khi Trần Dao ăn vào quả Xà Đản, rất nhanh liền phát sốt, lâm vào trong ngủ say.Nhạc Trọng ôm Trần Dao đi lên lầu hai tiểu siêu thị, đặt nàng nằm lên giường, lúc này mới đi tới bên cửa sổ xem xét phong cảnh nước khác.Trên một gò đất thấp, năm người Thái Lan dáng người thấp bé đang núp trong một bụi cỏ, nhìn về phương hướng tiểu siêu thị.Tiểu siêu thị kia không bị người xâm nhập qua, ở bên trong có được thực vật phong phú.

Đồng thời đó cũng là cạm bẫy ăn thịt người, rất nhiều người sống sót đánh chủ ý với tiểu siêu thị đều bị thực vật bên trong hấp dẫn, cuối cùng lại biến thành một thành viên trong thi đàn.Một gã có gương mặt anh tuấn liếc nhìn tiểu siêu thị, có chút sợ hãi rụt rè nói:- Phạm Đồng Hiên, thật sự phải đi sao?

Bằng vào mấy người chúng ta căn bản không có khả năng đi vào, chúng ta trở về đi!Một gã nam tử thân thể ngăm đen, cơ thể thập phần rắn chắc, vẻ mặt lại hung hãn thấp giọng quát:- Con mẹ nó, Hồ Ngưu, nếu mày sợ thì quay về đi, cuộc sống như thế tao chịu đủ rồi!

Lúc nào cũng ăn vỏ cây, rễ cỏ, khoai lang!

Những thứ kia mỗi khi nghĩ tới làm tao phát điên!Một gã gương mặt đáng khinh cười lạnh nói:- Rohde, vậy mày cứ nhào lên đi, tao sẽ giúp mày chiếu cố tốt con gái mày, nhưng mà ở trên giường!Người có làn da ngăm đen, thân thể rắn chắc tên Rohde, mặc dù là người Thái nhưng có tên rất tây, về phần tên thật của hắn từ sau khi trưởng thành đã đánh mất.Trong mắt Rohde hiện lên lửa giận, gằn từng chữ nói:- Phòng Xuân Ức, mày nói thêm một câu tao sẽ xé mày ra!Phòng Xuân Ức cười lạnh liên tục, nói:- Tao không chỉ muốn nói một câu, còn muốn nói rất nhiều câu!

Con gái mày có thể đem cấp cho người Mỹ chơi, tao muốn chơi không được sao?

Tao biết thật rõ tên Tom kia chơi cả vợ mày lẫn con mày cùng lúc, hình như chỉ là vì một túi mì ăn liền phải không!Rohde bị người chọc tới chỗ đau, tên Tom là một người Mỹ, trước tận thế là ông chủ của hắn.

Được Tom ủng hộ hắn mới có thể làm giàu.

Nhưng làm tay sai của Tom, hắn đem cả vợ mình đưa cho Tom chơi.

Sau tận thế, ngay cả con gái hắn cũng bị đưa cho Tom để đổi một túi mì ăn liền no bụng.Nhưng có chút người làm ra loại sự tình cầm thú như vậy thì không sao, nhưng bị người nói tới thì không được, Rohde phẫn nộ vọt tới chỗ Phòng Xuân Ức, song phương lập tức nhào lên đánh nhau.Thủ lĩnh nhóm người tên Phạm Đồng Hiên tay cầm súng trường chuyển họng súng chỉ thẳng vào hai người thấp giọng quát:- Toàn bộ im lặng cho lão tử, nếu chọc mấy thứ kia chạy tới lão tử là người đầu tiên giết hắn!Thái Lan là quốc gia không siết chặt việc quản lý vũ khí, trong nhà Phạm Đồng Hiên vẫn lưu lại một cây súng trường.

Sau tận thế dựa vào cây súng trường, Phàm Đồng Hiên đã trở thành thủ lĩnh của thế lực nho nhỏ này.Dưới uy hiếp của Phạm Đồng Hiên, Phòng Xuân Ức cùng Rohde mới tách ra, vẫn trừng mắt hậm hực lẫn nhau.Một người khác đột nhiên nhỏ giọng kinh hô:- Phạm Đồng Hiên, trong siêu thị có người!Mọi người đều nhìn qua bên kia, đúng lúc nhìn thấy Nhạc Trọng vừa bước tới cửa sổ nhìn ra bên ngoài siêu thị.Phạm Đồng Hiên cùng những người còn lại nhìn thấy Nhạc Trọng, trong lòng rung mạnh:- Trong siêu thị kia làm sao có thể có người?

Nơi đó có hai con tang thi u linh!Chỉ có cường hóa giả có được cảm tri chi nhãn mới có thể nhìn ra danh xưng của tang thi, thú biến dị cùng một ít tài liệu trân quý thưa thớt.

Bảy người Phạm Đồng Hiên cũng không phải cường hóa giả, không biết phân loại cấp bậc tang thi.

Bọn hắn đem tang thi 2 xưng là tang thi u linh.Tốc độ tang thi S2 vượt xa người thường, có hai con tang thi S2 canh giữ trước siêu thị căn bản không có người thường nào có thể đi vào.Cảm giác của Nhạc Trọng đồng dạng vô cùng linh mẫn, những người kia vừa nhìn thấy hắn thì hắn cũng đã nhìn thấy họ, cơ hồ đem một khẩu súng rút ra thật nhanh hướng nhóm người kia nhắm tới.Cây súng này cũng là vật trân quý trong kho hàng của Nhạc Trọng, còn chưa đủ mười cây.

Uy lực cực lớn, đồng thời tính ổn định hết sức xuất sắc.- Ah, nguyên lai là một đám người bình thường thôi sao?Nhạc Trọng nhìn thấy rõ thực lực nhóm người kia, nhanh chóng bỏ súng xuống.Phạm Đồng Hiên cùng vài người khác vẻ mặt gầy gò xanh xao, vũ khí tốt nhất trong tay chỉ là một khẩu bán tự động 56 thức già cỗi, không hề có chút lực uy hiếp đối với Nhạc Trọng.Nhưng hành động vừa rồi của Nhạc Trọng cũng làm nhóm người kia sợ hãi, thẳng tới khi Nhạc Trọng thu súng lại họ mới kịp phản ứng.

Trước tiên lăn tròn một vòng tại chỗ, ẩn giấu thân thể, trái tim không ngừng nhảy mạnh.

Chương 385: Phạm Đồng Hiên. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comMặc dù bọn hắn không nhận ra khẩu súng đại danh đỉnh đỉnh kia, nhưng từ trong dáng vẻ khẩu súng cũng cảm nhận được lực uy hiếp cường đại.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn nhóm người kia, cũng không có hành động gì.

Hiện tại Trần Dao đang mê ngủ, hắn phải canh giữ bên cạnh nàng cho tới khi nàng hoàn thành tiến hóa.Trái tim Hồ Ngưu kinh hoàng khiếp đảm nói:- Chúng ta mau chạy đi, bằng không sẽ bị hắn giết chết!Những người còn lại đều đưa mắt nhìn Phạm Đồng Hiên.Phạm Đồng Hiên trầm ngâm một thoáng, từ hành động của Nhạc Trọng suy đoán ra ý tứ của hắn.- Không cần chạy, nếu hắn muốn giết người với thân thủ của hắn, chỉ sợ chúng ta đã chết, hắn không có sát ý đối với chúng ta!Ánh mắt Hồ Ngưu sáng lên nói:- Như vậy chúng ta có thể cùng hắn giao dịch!

Hắn đã vào siêu thị nhất định thu hoạch không nhỏ!

Chúng ta có thể lấy đồ vật đến trao đổi lương thực với hắn!Một người khác tên Nguyên Cát nhướng mày nói:- Nếu hắn đã có được vật tư trong siêu thị, chúng ta còn có cái gì có thể đổi cùng hắn?

Khoai lang?

Rau dại?

Hay là vỏ cây?Đám người sống sót này đã đi tới nông nỗi hoàn toàn cạn kiệt lương thực, nếu không cũng sẽ không mạo hiểm tiến tới nơi này quan sát đánh chủ ý đối với tiểu siêu thị kia, bọn họ đương nhiên không còn vật gì tốt có thể làm người để mắt.Phạm Đồng Hiên trầm mặc một hồi nói:- Nữ nhân!

Chúng ta có thể dùng nữ nhân đổi lương thực với hắn!

Uyển Minh Hậu, anh đi gọi chị của anh tới đây.

Rohde, đem con gái của anh gọi đến!Uyển Minh Hậu cùng Rohde đều yên lặng quay đầu khom người chui vào trong rừng, rời khỏi nơi đó.Qua n g u ồ-n :. kktruy e n. co m một hồi lâu một mỹ nữ dáng người đầy đặn, làn da màu tiểu mạch khỏe mạnh, cao chừng 1m62, ngũ quan đoan chính có chút xinh đẹp cùng một cô gái tóc vàng, đôi mắt đen, da thịt trắng nõn chừng mười sáu mười bảy, trên mặt có chút tàn nhang, bộ dạng cũng khá xinh đẹp đi tới.Mỹ nữ có làn da màu tiểu mạch tên là Uyển Xuân Hoa, là chị của Uyển Minh Hậu.

Cô gái hỗn huyết bộ dạng có chút xinh đẹp là con gái của Rohde tên Ngả Na.Uyển Xuân Hoa cùng Ngả Na đã là hai mỹ nữ có thể lấy được ra ngoài nhất trong tiểu đoàn thể này.

Trong tận thế, nữ nhân bán đứng thân thể đổi lấy lương thực cũng không phải chuyện ly kỳ gì.

Uyển Xuân Hoa cùng Ngả Na đã ngủ với không biết bao nhiêu nam nhân, đối với việc tiến hành giao dịch cùng Nhạc Trọng trong lòng không có bất kỳ mâu thuẫn nào.Đi cùng Uyển Xuân Hoa với Ngả Na còn có một mảnh vải trắng thật lớn, bên trên dùng chữ Thái Lan viết:- Cường giả tôn kính, chúng tôi hi vọng có thể cùng ngài tiến hành giao dịch!Phạm Đồng Hiên đứng trên gò đất nhỏ, mở ra mảnh vải trắng thật lớn kia, tràn ngập chờ mong nhìn về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đang ở bên trong tiểu siêu thị quan sát khắp bốn phía, nhìn thấy mảnh vải trắng thật lớn kia cũng không hiểu ra sao, hắn không biết dòng chữ Thái Lan kia có ý tứ gì.Nhạc Trọng ngẫm nghĩ một thoáng, tìm một tấm vải giường dùng Trung văn viết lên trên:- Tôi là người Trung Quốc!Sau khi viết xong, Nhạc Trọng ném vải giường ra bên ngoài.Phạm Đồng Hiên cẩn thận nhìn chằm chằm mảnh vải giường một lúc, chậm rãi nói:- Đó là Trung văn!

Người kia là người Trung Quốc!Phạm Đồng Hiên cũng không biết Trung văn, nhưng hai chữ Hán “Trung Quốc” hắn vẫn có thể xem hiểu.

Đồng thời hắn từ hai chữ Hán kia mà xem suy đoán ra Nhạc Trọng là người Trung Quốc.Phạm Đồng Hiên quay đầu nhìn những người còn lại hỏi:- Trong mọi người có ai biết tiếng Trung Quốc?Một người tên Ngô Đông Văn có chút tức giận chất vấn:- Phạm Đồng Hiên!

Chúng ta thật sự cần giao dịch với người kia sao?

Bọn hắn chưa chắc là thứ tốt gì!Trong nhóm người ở đây có người không thích người bên ngoài đến.

Có người phản ứng bình thường nhưng có người lại rất căm ghét, Ngô Đông Văn chính là người căm ghét.Phạm Đồng Hiên nhìn Ngô Đông Văn nhướng mày nói:- Tôi mặc kệ anh có vấn đề gì.

Tôi chỉ biết nếu chúng ta không cùng người kia giao dịch, như vậy chúng ta buộc phải vào trong rừng tử vong tìm thực vật.

Nếu anh nguyện ý đi vào rừng tử vong tìm thực vật cho mọi người, chúng ta lập tức rời đi!Những người sống sót còn lại đều lạnh lùng nhìn Ngô Đông Văn.

Bên trong rừng tử vong có vô số thú biến dị khủng bố, lại có côn trùng biến dị, cho dù là cường giả như Nhạc Trọng nếu gặp vận khí kém một chút cũng sẽ chết bên trong, càng không cần nói tới người thường như Ngô Đông Văn.

Những người bọn họ mặc dù là người địa phương nhưng vẫn sợ rừng tử vong như sợ cọp.Nhưng ở bìa rừng tử vong cũng có chút rau dại biến dị cùng côn trùng biến dị nhỏ có thể làm thức ăn.

Nhưng cho dù chỉ ở bìa rừng mà nguy hiểm vẫn trùng điệp, những người bình thường như họ vốn có hai mươi sáu nam nhân thường ra ngoài tìm thực vật nhưng hiện tại chỉ còn lại bảy người.Phạm Đồng Hiên từng chứng kiến một người sống sót bị đàn muỗi độc biến dị kinh khủng trực tiếp hút thành thây khô, cảnh tượng đáng sợ cùng tiếng kêu thảm của người k đã làm hắn bị khủng hoảng nhiều đêm không dám ngủ.Đối với những người sống sót hiện tại mà nói, bất kỳ vấn đề nào giữa các quốc gia ngày trước chỉ là hư ảo.

Bọn họ chỉ muốn được sống sót, hơn nữa thế giới đã biến thành bộ dáng quỷ dị như hiện giờ, bản thân mình còn không thể tự bảo hộ còn quản gì được tới những chuyện khác.Nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của các đồng bạn, Ngô Đông Văn trở nên bình tĩnh trở lại, rụt rụt thân thể.

Sự khủng bố của rừng tử vong hắn hiểu thật rõ ràng, hắn cũng không muốn mạo hiểm chết thảm mà đi vào trong đó tìm thực vật.Phạm Đồng Hiên tiếp tục hỏi:- Mọi người ai biết Trung văn?Sáu nam giới còn lại nhìn nhau, đều lắc đầu.- Tôi biết một chút Trung văn!Đúng lúc này Uyển Xuân Hoa đứng dậy nhìn mọi người nói.Trước tận thế Uyển Xuân Hoa từng có ý nghĩ lấy chồng người Trung Quốc, bởi vậy nàng từng học tập một ít Trung văn cơ bản.

Trung văn quá mức thâm ảo thì nàng không hiểu, nhưng một ít từ ngữ cơ bản trong cuộc sống sinh hoạt hàng ngày thì nàng vẫn biết.Phạm Đồng Hiên cũng không để cho nàng phải viết thơ từ gì khó khăn mà trực tiếp hạ thấp dáng người:- Được!

Cô viết thế này “chào cường giả đại nhân, chúng tôi hi vọng có thể cùng ngài làm một số giao dịch”!Trong tận thế, đối với độc hành hiệp có được thân thủ vô cùng cao minh mà nói tình hữu nghị gì giữa các quốc gia không đáng một đồng.

Có thể làm họ động tâm nhất vĩnh viễn chỉ có ích lợi.Uyển Xuân Hoa dựa theo ý tứ của Phạm Đồng Hiên viết lên vải trắng, sau đó Ngô Đông Văn nghe theo lệnh của Phạm Đồng Hiên huy động mảnh vải trắng kia.Nhạc Trọng đứng bên cửa sổ nhìn thấy Trung văn xiêu vẹo trên mảnh vải, mỉm cười, lại viết lên tấm vải giường:- Hôm nay không rảnh!

Ngày mai các người tới đi!Nhạc Trọng cần lưu lại bảo hộ Trần Dao, mấy người sống sót kia đối với hắn chỉ là kẻ râu ria.

Đương nhiên nếu có thể thông qua miệng của họ biết được đây là nơi nào thì tốt nhất, nếu không thể thì cũng không có vấn đề gì.

Với thực lực của hắn chỉ cần đi dọc theo phương hướng có thành thị thì nhất định có thể tìm được tung tích của nhân loại.

Chương 386: Phạm Đồng Hiên. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comPhạm Đồng Hiên nhìn Uyển Xuân Hoa hỏi:- Hắn viết cái gì?Uyển Xuân Hoa thoáng do dự một chút mới lên tiếng:- Hắn bảo hôm nay hắn không rảnh!

Bảo chúng ta ngày mai lại đến!Nhạc Trọng không chịu đi ra nhóm người Phạm Đồng Hiên cũng thật bất đắc dĩ.

Tang thi ở trong trấn đối với Nhạc Trọng có thể nói là tùy tay liền tiêu diệt, dễ dàng đã chém giết.

Nhưng đối với bọn họ mà nói chỉ cần một con tang thi 2 hay 12 đã đủ giết sạch bọn họ, bọn họ đương nhiên không dám tiến vào trong tiểu trấn.Thời gian một ngày trôi qua thật nhanh, Trần Dao rốt cục tiến hóa thành công tỉnh lại.Khi Trần Dao mở mắt, nhìn thấy Nhạc Trọng vẫn mặc nguyên quần áo ngủ bên cạnh trong mắt thoáng hiện vẻ cảm động, cúi đầu nhẹ hôn lên môi hắn.Vừa hôn xuống, Trần Dao chợt đỏ mặt, lập tức rút về trong mền, trái tim đập loạn, thập phần hoảng hốt.

Nàng công chúa kiêu ngạo như nàng vẫn là lần đầu tiên tự động hôn người khác.- Trần Dao, cô làm sao vậy?

Làm sao có thể chủ động hôn hắn!

Hắn là một tên hoa tâm!

Cô không thể yêu thích hắn!Trong khoảnh khắc trong lòng Trần Dao loạn như ma, không biết nên làm thế nào mới phải.

Trước kia nàng có chút cảm giác với Nhạc Trọng, nhưng bản thân nàng không chịu thừa nhận.

Lần này Nhạc Trọng giúp nàng tiến hóa, còn canh giữ bên nàng một đêm, làm nàng tràn ngập cảm động, chút tình cảm kia cũng lên men trở thành nước lũ, làm nàng thật sự không biết nên làm thế nào mới phải.Chỉ thoáng chốc Nhạc Trọng đã mở mắt, hắn ngồi dậy nhìn Trần Dao hỏi:- Trần Dao, cô thấy thế nào?

Tiến hóa thành công sao?Nghe Nhạc Trọng hỏi thăm, lúc này Trần Dao mới nhanh chóng tra xét tình huống của thân thể mình, rất nhanh hớn hở nói:- Tốt lắm!

Tôi tiến hóa thành công!

Hiện tại tôi là tiến hóa giả tinh thần hệ, còn kỹ năng điều khiển thực vật của tôi đã lấy được thêm một lần cường hóa!Sau khi trở thành tiến hóa giả thực lực Trần Dao đã thăng lên thật lớn, mạnh hơn trước kia gấp bốn lần.

Đặc biệt kỹ năng điều khiển thực vật của nàng được thêm một lần cường hóa, điều này làm uy lực kỹ năng tăng lên phải mạnh hơn 50%.Trần Dao cũng hiểu được rõ ràng trong tận thế chỉ có lực lượng cường đại mới là mấu chốt để bảo vệ được mình.

Hiện tại không có đại quân cùng vô số cao thủ bảo hộ nàng, hết thảy chỉ có thể dựa vào chính nàng cùng nam nhân đứng trước mặt nàng mà thôi.Nhạc Trọng nhìn vẻ mặt hưng phấn của Trần Dao mỉm cười nói:- Như vậy chúng ta đi thôi, có người muốn mời chúng ta đâu!- Được!Trần Dao đi theo sau lưng Nhạc Trọng, bước ra bên ngoài.Nhạc Trọng, Trần Dao cùng Bạch cốt rời khỏi siêu thị không lâu, từng con tang thi lập tức vây tới.Trần Dao nhìn tang thi vây quanh, nóng lòng muốn thử nhìn Nhạc Trọng nói:- Để cho tôi tới!Nhạc Trọng gật đầu, hắn không hề có chút hứng thú đối với việc liệp sát tang thi cấp thấp.

Với cấp bậc hiện tại của hắn nếu muốn dựa vào tang thi cấp thấp thăng cấp, chỉ sợ phải giết tới mấy vạn tang thi.

Chuyện lãng phí thời gian như vậy cùng tiêu hao quá nhiều khí lực như thế hắn thật không có thời gian đi làm.Nhìn thấy hơn mười con tang thi đi qua, Trần Dao phát động kỹ năng điều khiển thực vật, trong chớp mắt cây mây quái biến thành mười cây mây tinh tế đâm thẳng tới đầu mười con tang thi, dễ dàng xuyên thủng qua đầu chúng sau đó dùng lực vung, đem tang thi ném sang một bên.Một con tang thi S2 đang xen lẫn vào trong thi đàn, đột nhiên hướng Trần Dao vọt tới.Tốc độ của Trần Dao kém hơn con tang thi S2, nhưng nàng cũng không chút hoang mang điểm về hướng con tang thi kia, thật nhiều dây mây bắn tới kết thành một lưới lớn hướng tang thi S2 cuốn tới.Tốc độ của con tang thi S2 vô cùng nhanh chóng, nhưng vẫn không thể né tránh chiếc lưới lớn do dây mây bao phủ, lập tức bị cuốn lấy.

Nó liều mạng giãy dụa trong lưới, huy động móng vuốt sắc bén đem chiếc lưới mây kéo ra một cái lỗ lớn.Ngay lúc con tang thi S2 sắp xé rách lưới thoát ra, vô số dây mây bị Trần Dao thao túng cứng rắn trói chặt tay chân của nó.Tang thi S2 là tang thi biến dị tiến hóa theo phương hướng tốc độ, lực lượng không mạnh, căn bản không cách nào giãy thoát khỏi dây mây trói chặt.Một dây mây bén nhọn từ phương xa bắn tới, nháy mắt xỏ xuyên qua đầu của tang thi S2, đem nó đóng đinh trên mặt đất.Một đoàn linh quang dung nhập vào trong cơ thể Trần Dao.

Con tang thi S2 là tang thi tiến hóa 30 cấp, nó vừa tử vong liền đưa cho Trần Dao đoàn linh quang thật lướn, giúp nàng lập tức thăng lên ba cấp, đã trở thành cường hóa giả 19 cấp.Trần Dao càng giết càng hưng phấn, Nhạc Trọng chỉ chậm rãi đi theo Trần Dao tới trên gò đất ngày hôm qua.Phạm Đồng Hiên mang theo tư thái thật thấp, cung kính nói với Nhạc Trọng:- Đại nhân tôn kính, chào ngài!

Tôi là Phạm Đồng Hiên, hết sức cao hứng có thể nhận thức ngài.

Không biết nên xưng hô ngài như thế nào?Uyển Xuân Hoa đứng bên cạnh đảm đương người phiên dịch đem lời nói của Phạm Đồng Hiên dịch lại cho Nhạc Trọng nghe qua, giọng nói có chút trúc trắc đông cứng.Sáu nam nhân đứng bên người Phạm Đồng Hiên đều bị vẻ xinh đẹp của Trần Dao chặt chẽ hấp dẫn.

Dáng vẻ của Trần Dao vốn đã cực kỳ xinh đẹp, có được khí chất cực kỳ xuất sắc.

Hơn nữa trên người nàng mặc quân trang, khiến vẻ xinh đẹp lại mang theo khí chất oai hùng, khiến nàng tăng thêm ba phần mị lực.

Hơn nữa Trần Dao chưa từng nếm quả khổ sở, làn da sáng bóng, không hề xanh xao vàng vọt như những nữ nhân bình thường khác, tràn ngập lực hấp dẫn đối với nam giới.Những nam nhân kia rất nhanh lưu luyến dời ánh mắt khỏi người Trần Dao chuyển qua Nhạc Trọng.

Bên hông Nhạc Trọng đeo Hắc Nha đao, trên lưng vác một khẩu súng trường 03 thức cùng khẩu súng ngắm Bart, hai khẩu súng lập tức hấp dẫn ánh mắt của những người kia.Trong tận thế lực lượng mới là hết thảy.

Khẩu súng ngắm đầy lực uy hiếp hấp dẫn hơn là khẩu súng bán tự động 56 thức trong xe m t-ạ-i kktruy en . c.om tay Phạm Đồng Hiên.Nhạc Trọng nhìn nhóm người Phạm Đồng Hiên nói thẳng:- Tôi gọi là Nhạc Trọng, đây là bạn của tôi tên là Trần Dao, vị này là Bạch Cốt.Nhạc Trọng từ trong ba lô lấy ra một hộp thịt bò trực tiếp nhìn Phạm Đồng Hiên hỏi:- Nơi này là địa phương nào?

Các vị ai có thể nói cho tôi biết, hộp thịt bò này là của hắn!Nhạc Trọng vừa lấy ra hộp thịt bò, ánh mắt mọi người đã rơi lên đó.

Đây chính là hộp thịt bò!

Bọn họ không biết đã bao lâu không được ăn thịt.Uyển Xuân Hoa nhìn hộp thịt trong tay Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét tham lam, trực tiếp nói thật chi tiết với Nhạc Trọng:- Nơi này là Nã Bố trấn thuộc thành phố Lan Sơn, là một trấn nhỏ cách Lan Sơn tám mươi cây số.

Nếu ngài muốn quay về Trung Quốc, có thể đi dọc theo hướng đông bắc, cứ đi mãi về hướng đông bắc, ngài có thể đến Hữu Nghị trấn thuộc Trung Quốc.

Có thể cho tôi hộp thịt không?Nhạc Trọng cười đem hộp thịt ném cho Uyển Xuân Hoa:- Tốt lắm!

Đây là của cô!Hộp thịt này đối với Nhạc Trọng mà nói không đáng kể chút nào.

Nhưng đối với những người thường này mà nói là bảo vật khó được, họ nhìn hộp thịt trong tay Uyển Xuân Hoa, trong mắt tràn ngập vẻ ghen tỵ cùng hâm mộ, hiện tại không ai biết được Trung văn, chỉ có thể trơ mắt nhìn hộp thịt bị Uyển Xuân Hoa lấy đi.

Chương 387: Nã Bố trấnChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng ném hộp thịt cho Uyển Xuân Hoa liền xoay người định rời đi.

Ngoại trừ hỏi thăm phương hướng hắn nghĩ không ra những người này còn có thể lấy được thứ gì đến làm cho hắn tâm động.Phạm Đồng Hiên biến sắc, trong mắt chợt lóe hung quang, nhìn Uyển Xuân Hoa lớn tiếng nói:- Xin ngài chờ một chút!

Nhạc Trọng đại nhân tôn kính!

Tôi có tin tình báo trọng yếu cần hội báo với ngài, Uyển Xuân Hoa, mau nhanh nói với đại nhân!Gặp được vị cường giả có thể dễ dàng nói chuyện ôn hòa hơn nữa không có ác ý gì với bọn họ giống như Nhạc Trọng thật sự là quá hiếm có, Phạm Đồng Hiên còn muốn tiếp xúc thêm với Nhạc Trọng, tranh thủ đạt được lợi ích lớn nhất.Uyển Xuân Hoa vội vàng chạy tới trước mặt Nhạc Trọng nhanh chóng đem lời của Phạm Đồng Hiên phiên dịch lại.

Nếu nàng chọc giận Phạm Đồng Hiên, ngày tháng sau này sẽ khó sống.Nhạc Trọng dừng bước, quay đầu nhìn Phạm Đồng Hiên hỏi:- Là tin tình báo gì?Nhạc Trọng đối với khu vực này hoàn toàn mờ mịt, hai mắt như mù, có lẽ một tin tình báo trọng yếu có thể giúp hắn né tránh được một kiếp, hắn tự nhiên thập phần xem trọng.Phạm Đồng Hiên thở ra một hơi nhẹ nhõm, hạ thấp tư thái hướng Nhạc Trọng cung kính nói:- Nhạc Trọng đại nhân tôn kính, ở nơi này nhất thời không thể nói được rõ ràng.

Xin hỏi ngài có thể theo chúng tôi đi tới nơi ở một chuyến, cho chúng tôi chiêu đãi ngài một phen, sau đó từ từ nói?Đây là tận thế mạng người tiện như một con kiến, Phạm Đồng Hiên cũng không phải là đóa hoa trong nhà ấm vô tri không hiểu đời, tự nhiên hiểu được làm sao cùng cường giả ở chung.

Chỉ cần có dũng khí cùng một chút may mắn, người nào cũng có thể trở thành cường hóa giả.

Có cường hóa giả cực kỳ hung tàn bá đạo, một lời không hợp sẽ lập tức động thủ giết người.

Phạm Đồng Hiên cũng không muốn vì sự vô lễ của chính mình mà chọc tức Nhạc Trọng rồi bị giết chết.- Được rồi!Nhạc Trọng thoáng trầm ngâm một lúc gật đầu đồng ý.Cho dù quay về được Trung Quốc, Nhạc Trọng muốn quay về Lũng Hải thị cũng thập phần khó khăn.

Lưu lại một ít thời gian ở chỗ Phạm Đồng Hiên cũng không có gì không được, hiểu biết thêm tình báo bên này có thể làm cho hắn càng dễ sống sót.Đi theo sự dẫn đường của Phạm Đồng Hiên, hai người Nhạc Trọng đi tới một ngôi nhà cao bốn tầng nằm trong một khu vườn mọc đầy cỏ dại.Trong khu vườn tuy rằng mọc đầy cỏ dại, nhưng đều là những loài cỏ dại không thể ăn.

Nếu nhân loại ăn vào nhẹẽ bị tiêu chảy, nặng sẽ trúng độc.

Bởi vậy Phạm Đồng Hiên bọn họ chỉ có thể gian nan tìm kiếm chút rau dại biến dị có thể ăn được để ăn đỡ đói.Cả nhóm người đi vào trong nhà lầu kia.Toàn bộ nam giới ngồi chung một bàn, bởi vì có Nhạc Trọng nên Trần Dao cũng có thể ngồi ở bàn này.Không bao lâu sau một nhóm trẻ em đi tới, nhu thuận vây quanh trước một bàn nhỏ.Một nhóm nữ nhân đem canh cùng thực vật bưng lên, đặt trong hai đĩa nhỏ chia cho mọi người.Món chính nơi này là một loại khoai đỏ thẫm biến dị cỡ một thùng gỗ nhỏ.

Trong đĩa mỗi nam nhân đều chỉ có ba miếng khoai lang cắt hơi mỏng cùng một chén canh.Nữ nhân lại chỉ được một miếng khoai lang cùng một chén canh.Trẻ em cần dinh dưỡng nên có được hai miếng khoai lang cùng một chén canh.Những nữ nhân cùng trẻ em đều yên lặng ăn cơm, không có chút bộ dạng như bị ngược đãi.Nhìn thấy một màn này Nhạc Trọng âm thầm gật đầu, từ tình huống như vậy có thể nhìn ra được nhóm người sống sót này còn có chút nhân tính, thậm chí là còn khá tốt.

Phải biết rằng trong tận thế, nữ nhân bị vây trong địa vị nhỏ yếu, trẻ con thập phần đáng thương, nếu gặp phải người thống trị tàn bạo thậm chí còn bị giết chết làm thịt ăn.Trần Dao nhìn thực vật lại không có chút thèm ăn, ngược lại còn có chút buồn nôn.Chén canh nấu từ rau dại, rễ cỏ, khoai lang, con mối, kiến, châu chấu, giun vân vân lại bỏ thêm chút muối nấu ăn.

Nhìn từng con mối cùng châu chấu nổi lơ lửng trên chén canh, Trần Dao chỉ cảm thấy thật ghê tởm lẫn buồn nôn.Trên thực tế những côn trùng kia đều là nguồn dinh dưỡng quý giá, trong xem o.nl in e t,ạ,i. kktr-uy e n .com chén những nữ nhân khác đều là canh suông, cũng chỉ có trong chén nam nhân mới có được côn trùng.Phạm Đồng Hiên nhìn thấy côn trùng trong chén canh, trong mắt thoáng hiện nét vui sướng, một ngụm uống cạn chén, đồng thời nhai ngấu nghiến con châu chấu:- Canh hôm nay thật phong phút ah!Nhạc Trọng nhìn thấy cảnh này chân mày nhíu lại, đem chén canh cùng đĩa khoai lang đẩy qua trước người một nữ nhân có thai nói:- Cho cô!Bởi vì cuộc sống quá gian nan, bên trong mười mấy nữ nhân đã có ba người mang thai.

Những nữ nhân có thai so sánh với những nữ nhân khác chỉ có thêm hai miếng khoai lang, trong canh chỉ có thêm vài con mối hoặc châu chấu mà thôi.- Cảm ơn!Nữ nhân có thai kia thập phần cảm kích nhìn Nhạc Trọng cảm tạ nói.

Những thực vật này chẳng là gì đối với Nhạc Trọng, nhưng đối với nàng mà nói là nguồn dinh dưỡng thập phần khó được.

Tuy rằng nàng không biết Nhạc Trọng nói gì nhưng vẫn mở miệng cảm tạ.- Cái này cho cô đi!Trần Dao thấy thế cũng lập tức đem phần của mình đẩy cho một nữ nhân có thai khác.

Nàng cũng không muốn ăn chén canh làm nàng có chút buồn nôn kia.Nhạc Trọng đem thực vật phân cho nữ nhân kia, mở ba lô lấy ra hai hộp thịt bò khoai tây cùng hai chai nước uống, bắt đầu ăn.Ở một bên Trần Dao cũng mở một hộp thịt, im lặng ăn cơm.Lúc này nhóm người Phạm Đồng Hiên đã ăn xong chút ít thực vật của mình, họ nhìn thấy hai người Nhạc Trọng đang ăn cơm, đều không nhịn được nuốt nước miếng.Không ít người đem ánh mắt rơi lên trên ba lô của Nhạc Trọng.

Trong mắt bọn họ, ba lô thực vật nước uống kia còn quý giá hơn cả vàng.Nhạc Trọng tùy tiện ăn vài miếng, đem hộp thịt đặt sang một bên, nhìn Phạm Đồng Hiên nói:- Hiện tại anh có thể đem tin tình báo trọng yếu mà anh nói cho tôi biết rồi chứ?

Chỗ này tôi còn có rất nhiều thực vật, chỉ cần tin tức của anh đủ giá trị, anh có thể lấy đi số thực vật mà anh muốn!Phạm Đồng Hiên nhìn hộp thịt ăn dở dang của Nhạc Trọng, nuốt nước miếng hỏi:- Hộp thịt kia ngài còn ăn sao?

Nếu ngài từ bỏ có thể cho tôi không?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Phạm Đồng Hiên, đẩy hộp thịt qua cho hắn.Phạm Đồng Hiên tiếp nhận, trong ánh mắt hâm mộ của mọi người thật cẩn thận thu vào, nửa hộp thịt bò này cũng đủ cho hắn ăn một ngày.Phạm Đồng Hiên thu lại hai hộp thịt bò, nhìn thấy Nhạc Trọng đang nhìn hắn chằm chằm, trong lòng rùng mình thành thật đem tin tình báo của mình nói với Nhạc Trọng:- Đại nhân, là như vậy…Nhạc Trọng lắng tai nghe tin tình báo của Phạm Đồng Hiên, khẽ cau mày, tình thế trước mắt cực kỳ bất lợi đối với hắn.Nã Bố trấn thuộc Lan Sơn thị, xem như thế lực phạm vi của miền bắc Thái Lan.

Mà ở trong tận thế, người vùng này luôn tràn ngập địch ý đối với người từ bên ngoài đến.Sau tận thế, có một thiên tài tên Ngô Nham Hồng quật khởi trong khu vực này, hắn thu thập tàn quân Thái Lan vùng này cùng dựa vào cố gắng bản thân, thành công xây dựng một chính quyền đặt tên là Đại Thái đế quốc có được hơn ba vạn người sống sót, lại còn có được một bộ đội võ trang lực lượng cường đại.

Chương 388: Tập kích!Chỉnh sửa : kktruyen.comKhu vực này thật nhiều rừng rậm, nơi nơi đều có thú biến dị đáng sợ ẩn hiện.

Ngô Nham Hồng đã vài lần có ý đồ thu phục Lan Sơn thị đều bị thú biến dị cùng tang thi tràn đầy ngăn cản nên thất bại.

Vì thế hắn điều chỉnh sách lược, dựa vào biên giới Trung Quốc khá gần nên đã thu dọn Hữu Nghị trấn, hơn nữa lấy được không ít vũ khí đạn dược tại biên phòng đại lục, vì thế thực lực trở nên cực kỳ cường đại.Ngô Nham Hồng là một thiên tài, đồng thời là một nhân sĩ có tín ngưỡng cực đoan, Hoa kiều dưới trướng hắn trải qua cuộc sống chẳng khác gì cầm thú.

Chỉ cần bị hắn phát hiện thân ảnh Hoa kiều, nếu không bị hắn bắt giam thì bị giết chết, hoặc sẽ biếm làm nô lệ.Nhạc Trọng muốn thông qua Hữu Nghị trấn đi về nước, phải trải qua khu vực phòng thủ của Ngô Nham Hồng.Sở dĩ Phạm Đồng Hiên hiểu biết nhiều như thế là bởi vì Uyển Minh Hậu cùng Uyển Xuân Hoa là người sống sót trốn thoát từ trong thế lực của Ngô Nham Hồng.

Sở dĩ hai người bỏ trốn đó là bởi vì Uyển Minh Hậu không cẩn thận đắc tội một tiểu đầu mục dưới trướng Ngô Nham Hồng, hắn sợ hãi sẽ bị giết chết cho nên bỏ trốn.- Như vậy có chút khó giải quyết!Nhạc Trọng khẽ cau mày, muốn thông qua khu vực phòng thủ của một thế lực tràn ngập địch ý với người Hoa thật sự không phải là chuyện đơn giản.Phạm Đồng Hiên nhìn Nhạc Trọng đang cau mày suy nghĩ, nhịn không được mở miệng nói:- Đại nhân, ngài có thể lưu lại không?

Chỉ cần ngài nguyện ý lưu lại, chúng tôi nguyện ý đi theo ngài!Nhạc Trọng nghe được lời phiên dịch của Uyển Xuân Hoa, có chút ngoài ý muốn nói:- Nhưng tôi là người Trung Quốc!Vẻ mặt Phạm Đồng Hiên nghiêm nghị nói:- Tôi biết!

Nhưng chỉ cần ngài có thể mang theo chúng tôi cùng sống sót, cho dù ngài là Satan, chúng tôi cũng nguyện ý đi theo ngài!Phạm Đồng Hiên nhìn thấy Nhạc Trọng cũng không phải loại cường giả tính tình thất thường, động một chút thì tùy tay giết người, bởi vậy mới có tâm tư muốn đi theo Nhạc Trọng.

Đại đa số người thường ở trong tận thế chỉ muốn được sống sót, người nào làm thủ lĩnh của bọn họ đều không có vấn đề gì, chỉ cần có thể mang theo họ cùng sinh tồn là được.Nhạc Trọng lắc đầu cự tuyệt:- Không được!

Tôi phải quay về đại lục!

Tôi sẽ không lưu lại nơi này quá lâu!Cơ nghiệp cùng bạn bè người thân của hắn đều đang ở Trung Quốc mà không phải tại đây, cho dù hắn đánh xuống cơ nghiệp tại nơi này, cuối cùng chỉ sợ sẽ không công tiện nghi người khác.Nghe được Nhạc Trọng cự tuyệt, Phạm Đồng Hiên thập phần thất vọng.

Nếu có được cường giả có thể ra vào trong thi đàn như chỗ không người giống Nhạc Trọng, những người thường như họ sẽ trải qua cuộc sống thật tốt, hắn đã có thể dỡ xuống gánh nặng làm thủ lĩnh.Phải biết rằng trong tận thế muốn làm một thủ lĩnh có lương tâm, thập phần gian nan, chỉ mang theo người dưới trướng đi tìm kiếm lương thực đã là chuyện thập phần khó khăn.- Đây là phí tổn anh đã cấp tình báo!Nhạc Trọng lấy ra mười hộp thịt, ba hộp sữa, một túi gạo giao cho Phạm Đồng Hiên.Phạm Đồng Hiên nhìn thấSY thịt hộp, sữa, cùng gạo quả thật vừa mừng vừa sợ, có được số thực vật này họ chỉ cần tiết kiệm một chút cũng trải qua nửa tháng không cần lo lắng về thực vật.Phạm Đồng Hiên nhìn qua Uyển Xuân Hoa cùng Ngả Na một thoáng, lại nhìn qua Nhạc Trọng cẩn thận hỏi:- Đại nhân, ngài cần thư giãn một chút không?

Cái gì hai nàng cũng biết, ngài muốn hai nàng giúp ngài thả lỏng một chút không?

Chỉ x e-m onli ne t ại .k.k tru,y e n.co m cần một ít túi muối ăn, hai nàng có thể bồi ngài ba ngày!Uyển Xuân Hoa cùng Ngả Na đi tới trước mặt Nhạc Trọng, mà Uyển Xuân Hoa còn ưỡn ngực nhìn Nhạc Trọng đá lông nheo, sau đó phiên dịch nói.

Hai nàng không cảm thấy dùng chính thân thể mình đổi vật tư có gì là không tốt, trong tận thế, loại chuyện này hai nàng làm rất nhiều.

Hơn nữa tuy Nhạc Trọng không phải nam nhân phi phàm anh tuấn, nhưng cũng không xấu xí, so với thật nhiều nam nhân còn suất khí hơn.Nghe xong Uyển Xuân Hoa phiên dịch, Trần Dao ngồi bên cạnh Nhạc Trọng dựng thẳng mày liễu, nhịn không được lớn tiếng nói:- Không được!Ánh mắt mọi người liền tập trung trên người Trần Dao, mặt của nàng chợt đỏ lên, thầm cắn răng lớn tiếng tuyên bố chủ quyền:- Nhạc Trọng là bạn trai của tôi!Uyển Xuân Hoa nhìn Trần Dao dễ thương cười nói:- Trần Dao tiểu thư!

Chúng tôi không để ý, chúng tôi có thể cùng cô bồi đại nhân.

Chúng tôi cam đoan sẽ hầu hạ hai người hết sức thoải mái!Đối với Uyển Xuân Hoa mà nói chơi đùa linh tinh trên giường thế nào nàng cũng không để ý.Trần Dao nắm cánh tay Nhạc Trọng, làm nũng như cầu xin nói:- Nhạc Trọng, anh mau cự tuyệt các nàng, anh chỉ cần cự tuyệt họ, tôi sẽ hôn anh một cái!Bộ dáng làm nũng cầu xin của Trần Dao thập phần đáng yêu mê người, làm trong lòng Nhạc Trọng dao động, hắn tùy tay lấy ra một bao muối ăn ném cho Phạm Đồng Hiên nói:- Tặng bao muối ăn này cho các vị, về phần hai nàng thì không cần nữa.

Bạn gái của tôi không thích chơi đùa như thế!Phạm Đồng Hiên tiếp nhận bao muối ăn cũng không tiếp tục cưỡng cầu Nhạc Trọng, mà thật ân cần nói:- Nhạc Trọng đại nhân, hôm nay trời đã tối, ngài ở trong này nghỉ ngơi một đêm được không?Ngày hôm qua khi Nhạc Trọng cùng Trần Dao đi vào trong trấn nhỏ, đã gần chạng vạng.

Trần Dao ngủ tròn một ngày đêm, lúc này cũng đã chạng vạng tối.Nhạc Trọng suy nghĩ một thoáng thì đáp ứng lời mời của Phạm Đồng Hiên.Không ngoài ý muốn, Nhạc Trọng cùng Trần Dao được an bài trong một phòng, ở trong phòng chỉ có một cái giường lớn.Trần Dao nhìn thấy chỉ có chiếc giường lớn, nhịn không được oán hận một câu:- Như thế nào chỉ có một cái giường?- Nếu không cô ngủ trên sàn nhà, tôi ngủ giường!Nhạc Trọng mỉm cười, cởi ra áo khoác, lộ ra một thân bì giáp hắc lân hung trư nhị giai dán sát người, ngồi xuống trên giường.

Ở địa phương xa lạ thế này bất kỳ thời khắc nào hắn cũng vẫn duy trì cảnh giác, tuyệt đối sẽ không cởi ra phòng ngự của mình.Trần Dao ngồi trên giường, bàn tay trắng mịn nâng má, mang theo dáng vẻ mỉm cười mị hoặc mê người nói:- Anh thật không có phong độ thân sĩ!

Chẳng lẽ anh muốn để cho một cô gái xinh đẹp phải ngủ trên sàn nhà sao?

Thật không được, không bằng anh ngủ trên sàn nhà đi!

Tôi giúp anh trải đệm chăn xuống đất!Nhạc Trọng trực tiếp nhắm mắt lại nằm xuống giường:- Tôi đang ngủ!Trần Dao nhẹ nhàng đẩy Nhạc Trọng, thấy không có hiệu quả gì có chút làm nũng cười:- Vô lại!Nói xong nàng cũng lẳng lặng nằm bên người hắn, nhìn Nhạc Trọng không chớp.

Nàng ngủ suốt cả ngày chỉ mới tỉnh được hai giờ, không còn chút buồn ngủ nào.

Nhưng lúc này màn đêm đã buông xuống, không có hoạt động gì giải trí, nàng chỉ có thể nằm yên nhìn Nhạc Trọng.Không bao lâu, bên dưới phòng truyền lên thanh âm tiếng rên rỉ của nữ nhân, luôn len lỏi vào tai Trần Dao, khiến nàng lập tức đỏ mặt, nằm trên giường trằn trọc không ngủ được.Ngô Đông Văn ôm cây trường mâu ngồi trước sân nhà nhàm chán canh gác ban đêm.Ở gần đây không có tang thi, nhưng cần phòng bị có thú biến dị ẩn hiện, nếu không có người gác đêm có lẽ chỉ cần xuất hiện một con mèo biến dị đủ giết sạch toàn bộ người trong nhà.

Chương 389: Đại Thái đế quốc quân! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comPhanh!

Phanh!Nương theo vài tiếng súng vang, ổ khóa cửa sân bị người dùng súng bắn hỏng.

Sau đó oanh một tiếng cửa sân bị người dùng chân hung hăng đá văng.Hơn mười người lưng đeo súng trường, vẻ mặt hung hãn tiến vào.- Các người là ai?Ngô Đông Văn nhìn thấy hơn mười người lưng đeo súng trường, vẻ mặt hung hãn sắc mặt liền tái nhợt, tay cầm trường mâu cũng run rẩy lên không dám nhúc nhích chút nào, hắn sợ chỉ cần không cẩn thận sẽ bị người trực tiếp bắn chết.Một gã quan quân cầm đầu nhìn Ngô Đông Văn lớn tiếng quát:- Chúng ta là quân tiên phong của Đại Thái đế quốc!

Nhanh đem thực vật cùng nữ nhân giao ra đây!Ánh mắt Ngô Đông Văn sáng lên lớn tiếng kêu to:- Trưởng quan, tôi muốn cử báo!

Ở chỗ chúng tôi có hai người Trung Quốc chạy thoát tới đây, một nam nhân cùng một nữ nhân.

Vóc người của nữ nhân Trung Quốc thập phần xinh đẹp!Ánh mắt tên quan quân kia sáng lên, nhìn Ngô Đông Văn lớn tiếng quát:- Nữ nhân xinh đẹp sao, còn không mau mang chúng ta đi bắt nàng!- Dạ!Ngô Đông Văn thập phần tích cực lớn tiếng kêu lên, dẫn theo hơn mười người tiến vào trong nhà lầu bốn tầng.Bên trong tòa lầu rất nhanh truyền ra thanh âm tiếng kêu rên cùng tiếng rên rỉ của nữ nhân.Đám quân tiên phong kia cũng không phải thứ gì tốt, bọn hắn xông vào trong lầu lập tức chà đạp nữ nhân bên trong, đây là quyền lực mà bọn hắn được hưởng khi làm quân tiên phong.Tên quan quân kia dẫn theo bảy tên chiến sĩ đi theo Ngô Đông Văn hướng phòng ở của Nhạc Trọng cùng Trần Dao đi tới.Khi dị biến mới phát sinh trước sân nhà thì Nhạc Trọng đã thập phần cảnh giác mở mắt, cầm lên súng trường 03 thức bên cạnh cùng thanh ám ma đao.Lưỡi Hắc Nha đao dài tới hai thước, không thích hợp chiến đấu trong không gian hẹp hòi, bởi vậy dùng ám ma đao tốt nhất.Đúng lúc này cửa phòng truyền ra thanh âm đập cửa, đồng thời còn vang lên thanh âm vô cùng lo lắng của Uyển Xuân Hoa:- Nhạc Trọng đại nhân, Nhạc Trọng đại nhân, mở cửa nhanh!

Tôi là Uyển Xuân Hoa!Nhạc Trọng ra lệnh cho Bạch Cốt đang đứng yên tại góc phòng chẳng khác gì một pho tượng điêu khắc:- Mở cửa!Bạch Cốt liền đi qua mở cửa phòng.Cửa mở ra, Uyển Xuân Hoa vẻ mặt lo lắng chạy vào lớn tiếng nhìn Nhạc Trọng kêu lên:- Nhạc Trọng đại nhân, có người đến, bọn họ là quân tiên phong của Đại Thái đế quốc!

Bọn họ tới bắt hai vị, hai người chạy mau đi ah!Nhạc Trọng nhìn ra sau lưng Uyển Xuân Hoa, thản nhiên nói:- Không còn kịp rồi!

Bọn hắn đã tới!Uyển Xuân Hoa vừa quay đầu lại hoảng sợ nhìn thấy Ngô Đông Văn mang theo tám tên tiên phong của Đại Thái đế quốc xuất hiện ngay bên ngoài cửa phòng.

Ngô Đông Văn đang dùng ánh mắt âm độc như độc xà lạnh lùng nhìn qua Nhạc Trọng cùng Trần Dao.Tên quan quân cầm đầu vừa nhìn thấy Trần Dao, trong mắt thoáng hiện tia sáng kỳ dị, liếm liếm môi, nụ cười dâm dãng nói:- Thật khá!

Tao muốn đem nàng dạy dỗ thành một con chó cái!

Ha ha t.r uyện được copy. .t ạ i -k ktr,u.y.en .co,m ha!Một gã chiến sĩ khác chớp động dâm quang, cười dâm nói:- Liên trưởng, trước khi anh đem nàng dạy dỗ thành con chó cái, để cho mọi người tận tình chơi đùa một chút đi!- Phải ah, liên trưởng!

Để cho mọi người tận tình chơi đùa đi!- Liên trưởng, cho chúng ta cùng nhau chơi nàng…- …Bảy tên chiến sĩ lớn tiếng ồn ào nói, tuyệt sắc mỹ nữ vừa xinh đẹp lại có khí chất giống như Trần Dao bọn hắn chưa từng gặp qua.Trần Dao nhìn dáng vẻ đáng khinh dâm đãng của đám chiến sĩ, khẽ cau mày, hỏi Uyển Xuân Hoa:- Bọn hắn đang nói gì?Uyển Xuân Hoa trốn bên người Nhạc Trọng, vẻ mặt hoảng sợ đem lời của đám chiến sĩ phiên dịch lại.

Nghe được khiến sắc mặt Trần Dao xanh mét, trong mắt chớp động vẻ phẫn nộ.Ngô Đông Văn chỉ Uyển Xuân Hoa, cúi đầu khom lưng với gã quan quân kia:- Trưởng quan, nữ nhân này có thể cho tôi không!Tên quan quân kia không thèm để ý nói:- Có thể cho mày chơi vài lần, nhưng trừ phi mày lập được thêm nhiều công huân khác, nếu không mày không cần suy nghĩ!- Cảm ơn…Ngô Đông Văn cúi đầu khom lưng cảm tạ tên quan quân kia, đột nhiên phanh một tiếng súng nổ, sọ não của hắn trực tiếp nổ tung, dịch óc bắn tung tóe lên vách tường, thi thể không đầu ngã xuống mặt đất.Cơ hồ mọi người đều không kịp phản ứng, chỉ có Nhạc Trọng tay cầm gai độc, nhìn Bạch Cốt lạnh lùng ra lệnh:- Trừ bỏ tên thủ lĩnh, giết sạch những người còn lại!Chỉ trong tích tắc Bạch Cốt nhanh như cơn gió xông về hướng đám chiến sĩ còn lại, duỗi tay ra, năm gai xương bén nhọn nổ bắn tới, trực tiếp đâm vào đầu năm tên chiến sĩ, đem đầu lâu bọn hắn xỏ xuyên qua, quấy đến dập nát.Nhạc Trọng cầm lên khẩu súng trường 03 thức, thập phần nhanh nhẹn bắn hai phát, xỏ xuyên qua trán hai gã chiến sĩ còn lại, đem hai tên chiến sĩ trực tiếp bạo đầu xử lý.Lập tức có bảy tên chết trong tay hai người Nhạc Trọng, lúc này tên quan quân kia mới kịp phản ứng, định rút súng bên hông bắn trả.Nhưng hắn vừa động, Nhạc Trọng lập tức phát động khủng cụ thuật, một đạo sóng tinh thần hung hăng trùng kích lên đầu óc tên quan quân, đem hắn dọa ngất.- Thật là lợi hại!

Thật lợi hại!Uyển Xuân Hoa nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt thật dễ dàng chém giết tám người kia, dùng thủ đoạn quỷ dị đánh ngất một người.

Nàng hưng phấn đến mức thân thể run rẩy lên, ngay chỗ kín cũng có chút ướt át!

Trước mắt tuyệt đối là một vị siêu cấp cường giả vô cùng khủng bố, lần này xem như nàng lựa chọn thành công.Uyển Xuân Hoa là một người thông minh, nàng cùng em trai của nàng có thù oán với người của Đại Thái đế quốc, nếu bị bắt để người nhận ra, nàng tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Bởi vậy nàng quyết định lựa chọn nghiêng về hướng Nhạc Trọng, chứng kiến được thi thể nằm đầy đất hiện tại nàng biết nàng đã đổ thắng.- Trói hắn lại!Nhạc Trọng nhìn Uyển Xuân Hoa, lấy ra một sợi dây thừng ném cho nàng.- Dạ, đại nhân!Uyển Xuân Hoa thập phần kính cẩn nghe theo nói.

Hiện tại nàng tràn ngập lòng sùng bái cùng kính sợ đối với Nhạc Trọng, đó là nỗi kính sợ sùng bái đối với lực lượng vô cùng cường đại.Uyển Xuân Hoa thập phần nhanh nhẹn đem tên quan quân trói chặt lại.- Đi thôi!Nhạc Trọng lưu lại Bạch Cốt bảo hộ Trần Dao, dẫn đầu hướng dưới lầu đi xuống.Lúc này dưới lầu không có ai canh gác, những tên chiến sĩ đều ghé lên người những nữ nhân chà đạp bọn họ.

Tiếng súng vang trên lầu làm bọn hắn nghĩ rằng nam nhân người Hoa đã bị người của mình trực tiếp xử quyết.

Bọn hắn đã hỏi rõ ràng, trong tòa nhà này chỉ có một nam nhân người Hoa.

Bọn hắn lại có tên bảy tên chiến sĩ có trang bị hoàn mỹ đi lên lầu, không ai cho rằng bảy tên chiến sĩ có vũ khí không giải quyết được một người Trung Quốc.Nhạc Trọng trực tiếp xuyên qua đám người, trong tay cầm ám ma đao, ánh đao chớp động, từng tên chiến sĩ bị chém rơi đầu, phun tràn thật nhiều máu tươi, đem thân thể của những nữ nhân bị bọn hắn đè bên dưới nhuộm được đỏ bừng.- Ah…Một nữ nhân chứng kiến đầu người ngã nhào bên cạnh mình, nhịn không được phát ra tiếng thét thê lương chói tai.

Chương 390: Đại Thái đế quốc quân! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comThanh âm tiếng thét chói tai kinh động những tên chiến sĩ khác đang chà đạp nhóm nữ nhân bên cạnh.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn sáu gã chiến sĩ còn lại thản nhiên ra lệnh:- Trần Dao, bắt sống sáu người!Năng lực của Nhạc Trọng là sát phạt, lực phá hoại siêu cường, giết người đơn giản hơn bắt người rất nhiều, năng lực của Trần Dao càng thêm thích hợp bắt người.Trần Dao nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, phát động kỹ năng, mầm móng cây mây quái trong tay nổ bắn ra sáu cây mây, giống như linh xà hướng sáu gã chiến sĩ vọt tới, chặt chẽ trói chặt bọn hắn.Nhạc Trọng vọt tới một bước dài, phát huy tốc độ khủng bố gấp mười người thường, nhanh như quỷ mị xuyên qua đám người, ám ma đao liên tục chớp động, từng viên đầu người rơi rụng trên mặt đất, máu tươi phun trào nhuộm ướt sàn nhà.Nhạc Trọng giống như pho tượng sát thần xuyên qua trong ngôi lầu, những chiến sĩ kia thật nhanh đã bị hắn giết chết.Trong căn lầu tràn ngập những thi thể không đầu, thoạt nhìn làm người ta cực kỳ sợ hãi.- Thật mạnh!

Người thật đáng sợ!

Hoàn hảo mình không chọc giận hắn!Lúc này Phạm Đồng Hiên đã mang theo sáu gã nam giới sống sót còn lại đi tới, hắn nhìn thấy thi nguồn : kktruyen.com thể không đầu đầy trên mặt đất cùng Nhạc Trọng tay cầm ám ma đao thản nhiên đứng giữa đống thi thể, trong lòng tràn ngập kinh hãi.Đại Thái đế quốc cũng cần bổ sung dân cư, bởi vậy đám người Phạm Đồng Hiên chỉ bị trói lại, không sát hại bọn họ.

Chủ yếu chính là cho dù thổ phỉ hung bạo nhất cũng sẽ không vô duyên vô cớ giết người tùy tiện không mục đích, đương nhiên một ít cường giả tâm lý biến thái không tính trong này.Sáu gã nam giới sống sót cũng sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng tràn ngập kính sợ.Những nữ nhân bị chà đạp lúc này đã bò lên, các nàng cũng không làm bộ dáng muốn chết muốn sống, mà chỉ đem thi thể nhóm chiến sĩ kia kéo ra ngoài bắt đầu đào hố vùi lấp.Cũng không phải lòng dạ của họ quá mềm, mà là nếu không nhanh chóng xử lý thi thể thì mùi máu tươi lan ra sẽ đem một ít thú biến dị khứu giác linh mẫn hấp dẫn tới.Nhạc Trọng ngồi trên ghế, nhìn bảy tên tù binh bị hắn bắt giữ, lạnh lùng hỏi:- Tụi mày là người của ai?Uyển Xuân Hoa đứng một bên tiến hành phiên dịch, đem ý tứ của Nhạc Trọng nói lại với bảy tên kia.- Phi!

Con mẹ mày!

Chó đại lục!Một gã tù binh trợn mắt lớn tiếng mắng Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện hàn quang, lạnh băng ra lệnh:- Khá lắm, rất cứng rắn sao!

Vậy hãy để cho mày nếm thử hình phạt chém eo thử xem!

Bạch Cốt, chém eo hắn!Bạch Cốt trực tiếp huy búa, một búa đem tên tù binh chém ngang eo.- Ah….Tên tù binh nhất thời phát ra thanh âm kêu to thảm thiết, ruột, máu tươi, nội tạng của hắn đều tuôn ra từ chỗ bị chém ngang.

Nhưng trong khoảnh khắc hắn còn chưa chết, ngược lại không ngừng thống khổ giãy dụa thật lâu mới chết thảm trước mắt mọi người.Chém eo chính là một trong những khổ hình cực kỳ tàn khốc của xã hội phong kiến, có thể làm người ta cảm thụ thống khổ nhất trước khi tử vong.

Chứng kiến vẻ thống khổ của tên tù binh trước khi chết, trong mắt sáu gã tù binh còn lại đều hiện lên vẻ vô cùng sợ hãi.Phạm Đồng Hiên cùng toàn bộ những người trong lầu nhìn Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập nỗi sợ hãi.

Ở trước mắt bọn họ Nhạc Trọng không còn là vị cường giả hòa khí ban ngày, mà là một tên ma quỷ thủ đoạn độc ác sát phạt quyết đoán.Nhạc Trọng nhìn mấy tên chiến sĩ sắc mặt đại biến lạnh run, trực tiếp chỉ vào một tên chiến sĩ run rẩy dữ dội nhất nói:- Tụi mày là người của ai?

Mày nói!Tên chiến sĩ bị chỉ vào, sắc mặt tái nhợt, luôn miệng nói:- Tôi nói!

Tôi nói!Ngay bên cạnh hắn một tên chiến sĩ khác chửi ầm lên nói:- Ngô Đàm Đồng!

Mày là phản đồ!

Mày là quân bán nước!Nhạc Trọng phất tay, Bạch Cốt trực tiếp bắn ra một đạo gai xương đem đầu tiên kia chém thành hai nửa, dịch óc vẩy đầy mặt đất.Nhìn một màn khủng bố kia, tên chiến sĩ sợ chết càng thêm hỏng mất, hắn khóc ròng kêu lên:- Đại nhân, đừng giết tôi!

Tôi nói, tôi đều nói!Tiếp theo Ngô Đàm Đồng đem toàn bộ tin tức hắn biết thành thật khai báo.Đội quân tiên phong này là do Đại Thái đế quốc cử đi Lan Sơn thị tìm người sống sót, hơn nữa thu thập tình báo.Sau khi Ngô Nham Hồng mang theo binh đánh vào Hữu Nghị trấn, bắt được không ít người Hoa sống sót.

Nhưng hắn là một kẻ tín ngưỡng chủ nghĩa chủng tộc, đem người Hoa sống sót biếm thành nô lệ sử dụng.

Nhưng thành viên của hắn lại thiếu thốn rất nhiều, vì vậy hắn phải phái người quay về Lan Sơn thị điều tra, hơn nữa thuận tiện tìm kiếm người Thái sống sót bổ sung vào trong hệ thống của hắn.Thế lực của Ngô Nham Hồng tổng cộng có mười bốn doanh, bảy ngàn người.

Đồng thời người sống sót dưới trướng của hắn cũng không phải ba vạn người như Phạm Đồng Hiên đã nói mà có tới năm vạn người.Lúc Uyển Minh Hậu cùng Uyển Xuân Hoa bỏ trốn, Ngô Nham Hồng công phá thật nhiều căn cứ nhỏ của người sống sót, đem họ thu vào trong tay của mình, đã lấy được phát triển thật lớn.Ngoài ra khu vực này cũng không chỉ có một thế lực của Ngô Nham Hồng, mà là cục diện chư hùng cùng tồn tại.Ở phương hướng Cao Sơn thị có một người tên là Lý Quang Ý xây dựng Thái Lan phục hưng quân, nhân khẩu cũng trên vạn người, là thế lực lớn.Ở Thái Sơn thị thì có một thế lực gọi là Thái Lan dân quân.Ở Mông Sơn thị lại có một thế lực gọi là Mông Sơn phục hưng hội.Những tổ chức này đều là thế lực lớn có hơn vạn dân cư trở lên.

Ngoại trừ những thế lực lớn, còn có vô số thế lực nhỏ, cực kỳ phức tạp, chẳng khác gì quốc nội đại lục.Sở dĩ Ngô Nham Hồng biết có những thế lực này tồn tại là vì còn có radio.

Nhưng bởi nguyên nhân đường sá không tiện, những thế lực lớn cũng không tiến hành tranh đấu gồm thâu, mà không ngừng thu thập tiểu thế lực, khuếch trương phạm vi địa bàn của mình.Trong đó hai thế lực tại Cao Sơn thị Thái Lan phục hưng quân cùng Thái Sơn thị Thái Lan dân quân đã kéo dài tới nông nỗi tiếp xúc cùng Ngô Nham Hồng, song phương đã sống mái với nhau mấy trận với quy mô nhỏ, thăm dò thực lực của đối phương.Sau khi thử qua đối phương không phải thế lực dễ dàng làm thịt, tam phương đã phái ra đại biểu tiến hành tiếp xúc cùng đàm phán, có dấu hiệu muốn dung hợp lại.Dù sao bọn hắn đều là người Thái Lan, lẫn nhau cũng không có huyết hải thâm cừu không thể hòa giải.

Hiện tại sở dĩ còn chưa liên hợp lại là bởi vì vấn đề phân phối quyền lực.

Chỉ cần vấn đề phân phối quyền lực được phân chia ổn thỏa, tam phương sẽ biến thành một chỉnh thể thật đáng sợ.Ba đội ngũ kia liên hợp cùng một chỗ, ở trong tận thế quả nhiên là một cỗ lực lượng cực kỳ khủng bố cùng mạnh mẽ.Nghe xong tình báo của Ngô Đàm Đồng, trong lòng Nhạc Trọng trầm xuống, nếu ba thế lực kia liên hợp làm một, đối với hắn mà nói không phải là sự tình gì tốt đẹp.

Chương 391: Đánh lénChỉnh sửa : kktruyen.comĐặc biệt là bên trong ba cỗ thế lực kia, còn có nhân sĩ có tín ngưỡng cực đoan kỳ thị chủng tộc làm thủ lĩnh.

Nếu để cho hắn trở thành thủ lĩnh cỗ thế lực nọ, đối với Hoa kiều ở tận thế mà nói chính là tai nạn đáng sợ.Một gã kỳ thị chủng tộc lên làm thủ lĩnh thế lực lớn, đối với những chủng tộc bị kỳ thị mà nói tuyệt đối là tai nạn ngập đầu.

Vào thời thế chiến thứ hai, Hitler cũng đã chứng tỏ tai nạn kia kinh khủng tới bậc nào.Nhạc Trọng cau mày, trầm tư hồi lâu ngẩng đầu nhìn vào mắt Ngô Đàm Đồng, đem một thanh đao ném tới trước người hắn, chỉ vào tên liên trưởng nói:- Mày đi chặt đầu hắn xuống, làm bộ hạ của tao thì không cần phải chết!

Nếu hắn không chết thì mày phải chết!Xương cốt của Ngô Đàm Đồng đã mềm qua một lần, rốt cục không cách nào tiếp tục cứng rắn được lần nữa, hắn cầm Đường đao, trong mắt chợt lóe hung quang, một đao chém lên đầu tên liên trưởng, đem đầu hắn bổ xuống, sau đó cầm đầu tên liên trưởng quỳ trước mặt Nhạc Trọng nói:- Tiểu nhân nguyện ý tận lực phục vụ cho ngài!Nhạc Trọng khẽ gật đầu, đưa mắt nhìn qua Phạm Đồng Hiên:- Phạm Đồng Hiên, nếu anh muốn dựa vào tôi thì đem người này chém.

Chỉ cần anh chém hắn, các người sẽ nhận được sự bao che của tôi!Phạm Đồng Hiên thoáng chần chờ một chút, nghĩ tới thủ đoạn tàn nhẫn chẳng khác gì ma quỷ của Nhạc Trọng, cầm lấy thanh Đường đao trong tay Ngô Đàm Đồng, một đao chém xuống đầu một gã tù binh, quay đầu nhìn Nhạc Trọng nguyện trung thành:- Nhạc Trọng đại nhân, tôi nguyện tận lực vì ngài!Nhạc Trọng nhìn thấy Ngô Đàm Đồng cùng Phạm Đồng Hiên đều thực hiện mệnh lệnh của hắn, lúc này mới nhìn qua Trần Dao hỏi:- Trần Dao, tôi muốn đi tập kích bộ đội của Ngô Nham Hồng.

Cô muốn đi cùng tôi hay ở lại chỗ này?Trần Dao nhìn thẳng mặt Nhạc Trọng, trong mắt chớp động ánh sáng kiên định:- Tôi muốn đi theo anh!Nhạc Trọng đưa tay chỉ vào một gã tù binh, nhìn Trần Dao nói:- Nếu cô muốn đi cùng tôi, vậy đem người kia giết đi!Trần Dao được Kỷ Thanh Vũ bảo hộ nên chưa từng nếm qua đau khổ, tuy nàng nghe lệnh của Nhạc Trọng giết không ít tang thi cùng thú biến dị, nhưng nàng chưa từng giết người bao giờ.

Nếu không trải qua một lần, nàng vĩnh viễn không thể lớn dần trở thành một chiến sĩ hợp cách.Tên tù binh bị Nhạc Trọng chỉ vào vẻ mặt hoảng sợ, lớn tiếng kêu gào lên:- Đừng, đừng!

Tôi đầu hàng!

Tôi nguyện ý đầu hàng các người!Vừa rồi trong những tù binh, chỉ cần là người bị Nhạc Trọng chỉ vào đã biến thành một cỗ thi thể, điều này làm trong lòng những tù binh kia tràn ngập sợ hãi.Sắc mặt Trần Dao trắng nhợt, nhìn vào tên tù binh kia, trong mắt lóe lên vẻ bất nhẫn.

Nàng thoáng do dự một chút, cuối cùng phát động dị năng điều khiển thực vật, cây mây quái bắn ra một cây mây bén nhọn trực tiếp xỏ xuyên qua đầu tù binh kia, đem hắn đóng đinh trên mặt đất.Trần Dao nhìn vào tình cảnh bi thảm tên tù binh bị ghim trên mặt đất, nhịn không được muốn nôn mửa, lập tức phun ra.

Tuy rằng nàng từng xem qua thật nhiều người chết trước mắt nàng, nhưng muốn nàng tự tay giết người cùng là lần đầu tiên.Còn vài tên tù binh còn sót lại bị Phạm Đồng Hiên xe.m -o n li n e tại k k t ru yen.com cùng vài nam giới người sống sót giết chết, xem như chứng minh bọn hắn muốn gia nhập dưới trướng của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trực tiếp đem trang bị vũ khí phân phát cho mấy người Phạm Đồng Hiên:- Đây là vũ khí của các anh!Uyển Xuân Hoa cũng được chia một khẩu súng lục cùng một cây súng trường.Nhóm người Phạm Đồng Hiên được phân phối súng ống đều thập phần hưng phấn, không ngừng vuốt ve cây súng trong tay.

Trong tận thế súng ống đạn dược đều đại biểu lực lượng lớn, có được một cây súng là giấc mộng trong lòng rất nhiều người.Những người thường khác không được phân phối súng ống đều thập phần hâm mộ nhìn súng ống trong tay nhóm người Phạm Đồng Hiên, trong mắt tràn ngập vẻ ghen tỵ cùng hâm mộ, thầm hận vừa rồi mình không động thủ chém giết đám tù binh kia.Phân phối xong súng ống, Nhạc Trọng mang theo Ngô Đàm Đồng, Trần Dao, Bạch Cốt đi vào trong bóng tối.Hành quân trong đêm tối là một việc nguy hiểm nhất, nhưng đối với người có năng lực nhìn trong bóng đêm như Nhạc Trọng mà nói ban đêm cũng là sự bảo hộ tốt nhất.Ngô Đàm Đồng chỉ vào một trấn nhỏ đại bộ phận chìm trong bóng đêm nhưng vẫn còn một ít khu vực đèn sáng, nói:- Nơi đó chính là nơi đóng quân của quân tiên phong, bên trong có binh lực một doanh!

Nhạc Trọng đại nhân, ngài thật sự muốn vào trong đó sao?

Bên trong có binh lực một doanh!Nhạc Trọng từ xa nhìn lại thấy rõ ở cửa trấn có không ít chiến sĩ tuần tra của Đại Thái đế quốc.Nhạc Trọng đưa mắt nhìn Ngô Đàm Đồng thản nhiên nói:- Nhiệm vụ của anh đã hoàn thành xong!

Ngô Đàm Đồng, hiện tại anh ở lại chỗ này, chờ tôi thắng lợi quay về.

Đương nhiên anh cũng có thể lựa chọn chạy trốn, nhưng anh đã chạy thì đừng để tôi gặp lại anh, nếu không ngày tôi nhìn thấy anh sẽ là ngày chết của anh!Nhạc Trọng cần đi tập kích nơi đóng quân của đội tiên phong Đại Thái đế quốc, tự nhiên sẽ không mang theo nhân tố không ổn định như Ngô Đàm Đồng.

Nếu ép buộc sử dụng tên phản đồ mới chiêu hàng này, hắn đột nhiên quay giáo tố cáo, thật sự rất phiền toái.Trong mắt Ngô Đàm Đồng chớp động dị quang, kính cẩn run sợ nói:- Dạ, đại nhân, tôi sẽ không trốn!Tuy rằng Ngô Đàm Đồng không cho rằng Nhạc Trọng đi tập kích bộ đội tiên phong của Ngô Nham Hồng sẽ thành công, nhưng hắn lại không muốn chọc giận cường giả như vậy.

Dù sao mạng nhỏ của hắn mới là thứ trọng yếu nhất với hắn.Nhạc Trọng quan sát trấn nhỏ kia hồi lâu, lúc này mới mang theo Bạch Cốt, Trần Dao hướng chỗ kia lặng lẽ đi tới.Trấn nhỏ xem như cũng có chút kết cấu, những vị trí đứng gác công khai hay âm thầm cũng có tới hai mươi mấy người, bố trí cực kỳ bí ẩn.

Hơn nữa còn là trong đêm tối, cường giả bình thường rất khó phát hiện.Nhưng những chuyện này đối với năng lực của Nhạc Trọng mà nói đều hiện rõ trong tầm mắt của hắn, hắn dễ dàng nhìn thấy, đã không chút tiếng động cắt đầu của những tên lính gác kia.Sau khi giải quyết xong lính gác, ba người Nhạc Trọng mới lặng lẽ đi tới gần lối vào trấn nhỏ.Ở lối vào có bốn tên chiến sĩ đang nghiêng ngả đứng nơi đó, có hai tên khác đang chơi đánh bài.Ở trên hai tháp cao xa xa đặt súng máy mấy tên chiến sĩ thần sắc phờ phạc nhìn chung quanh.

Không ai cho rằng bọn họ sẽ bị nhân loại tập kích, bọn hắn chỉ cần phòng ngự thú biến dị kinh khủng công kích.Nhạc Trọng chỉ về hướng mấy gã chiến sĩ đứng trên tháp cao, hai chiến sĩ kia đứng xa hắn chừng bảy trăm thước, hắn dùng kỹ năng ma viêm có thể oanh giết nhưng sẽ gây ra động tĩnh tuyệt đối không nhỏ.Trần Dao gật gật đầu, phát động kỹ năng điều khiển thực vật không chút âm thanh thao túng cây mây quái lướt trên mặt cỏ hướng cửa trấn nhỏ phóng tới.Trong khi tám gã chiến sĩ kia còn chưa kịp phát hiện, tám cây mây quái đã yên lặng ẩn núp tới gần bọn họ.Trần Dao nhìn hai gã chiến sĩ trên tháp cao, tâm niệm vừa động, hai cây mây trong chớp mắt bạo lên, nhanh như mũi tên nhọn trực tiếp đâm vào đầu hai gã chiến sĩ, đem hai gã kia lập tức giết chết.

Chương 392: Lẻn vào trong trấnChỉnh sửa : kktruyen.comKhông chút tiếng động đã xử lý xong hai gã chiến sĩ, ánh mắt Trần Dao di chuyển, tâm niệm lại động, sáu cây mây còn lại điên cuồng đâm thẳng tới sáu gã chiến sĩ còn lại.Trong sáu cây mây có ba cây nháy mắt đâm xuyên qua đầu ba gã chiến sĩ liền lập tức đánh chết bọn hắn.

Còn lại ba cây mây bởi Trần Dao không đủ kinh nghiệm chiến đấu nên điều khiển không quá thành thạo, chỉ đâm thủng cơ thể ba gã chiến sĩ mà không lập tức giết chết được họ.Nhìn thấy ba gã chiến sĩ há miệng muốn kêu la, từ trong bụi cỏ nổ bắn ra ba đạo gai xương, trực tiếp đem đầu ba tên chiến sĩ chém bay.- Thật xin lỗi!Trần Dao nhìn Nhạc Trọng nhỏ giọng giải thích.

Nàng không thể lập tức đánh chết sáu người trong nháy mắt, thiếu chút nữa phá hủy hành động lần này.

Phải biết rằng đánh lén cùng tiến công là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng, đánh lén thì có lẽ Nhạc Trọng cùng nàng còn có thể xử lý bộ đội một doanh, nhưng nếu tiến công bọn họ chỉ có thể lập tức rời đi nơi này.Nhạc Trọng mỉm cười an ủi:- Không cần nói xin lỗi!

Cô đã làm rất khá, cô xử lý chiến sĩ trong hai tháp súng máy đã xem như hoàn thành xong nhiệm vụ!Kinh nghiệm chiến đấu của Trần Dao cực kỳ thiếu khuyết, có thể làm được như vậy cũng đã không tệ.

Trước đó Nhạc Trọng đã có chuẩn bị, để Bạch Cốt giải quyết hậu quả nàng lưu lại.

Về phần bản thân hắn cần phải bảo tồn thực lực dùng ứng phó đủ loại trạng huống đột biến.- Đi thôi!Nhạc Trọng vọt nhanh về hướng cửa trấn.Phòng ngự của trấn nhỏ bên ngoài cứng bên trong lỏng, khi Nhạc Trọng tiến vào bên trong cùng Trần Dao và Bạch Cốt nhanh chóng dọc theo hẻm nhỏ đi nhanh vào bên trong trấn.Ngô Đàm Đồng đã đem địa hình cùng tình huống phân bố binh lực trong trấn kể lại đại khái cho Nhạc Trọng, hơn nữa còn vẽ ra một bản đồ sơ sài.Nhạc Trọng dựa theo bản đồ đi nhanh vào bên trong nơi trú đóng của một doanh binh lực.Chỉ thấy bên trong nơi trú đóng, lúc này đèn đuốc sáng trưng, thanh âm nam nhân hưng phấn quát to cùng thanh âm tiếng khóc tiếng rên rỉ của nữ nhân vang vọng không trung.Nhạc Trọng từ trong hẻm nhỏ lặng lẽ nhìn ra bên ngoài, chỉ thấy trên một sân rộng có một nhóm nữ nhân như những con chó quỳ rạp trên mặt đất, một đám chiến sĩ vây quanh trước đống lửa, hưng phấn lớn tiếng thét chói tai, dùng đủ loại phương pháp chà đạp lăng nhục nhóm nữ nhân kia.Một gã chiến sĩ trực tiếp cưỡi trên thân một nữ nhân, dùng roi da không ngừng quất lên người nàng, làm nữ nhân trần truồng không ngừng quằn quại trên mặt đất, phát ra tiếng kêu khóc bi thảm:- Đừng đánh tôi, van cầu ông đừng đánh tôi…Nhạc Trọng có thể nhìn thấy thật rõ ràng trên thân thể nữ nhân kia tràn ngập những vết thương dữ tợn khủng bố, đồng thời ở thân dưới của nàng không biết vì sao còn không ngừng tuôn ra máu tươi.Những chiến sĩ chung quanh nhìn người phụ nữ kia cười ha ha, chỉ cảm thấy phi thường thú vị.

Mất đi đạo đức cùng kỷ luật trói buộc, những chiến sĩ kia biến thành một tên cầm thú hình người.Trần Dao nhìn thấy một màn này, trong lòng tràn ngập căm giận, nghiến răng nghiến lợi nói một câu, cơ hồ muốn lao ra đem đám chiến sĩ kia giết hết sạch sẽ:- Cầm thú!Trong mắt Nhạc Trọng chớp động quang mang phẫn nộ, bởi vì hắn nghe được trong thanh âm tiếng kêu gào thảm thiết của nữ nhân kia, nàng đang nói tiếng Trung văn!

Đám chiến sĩ điên rồ kia đang lăng nhục đồng bào của hắn.Hắn hít một hơi thật sâu, nắm lấy bàn tay của Trần Dao:- Đám súc sinh kia rất nhanh sẽ bị tôi đích thân trừng phạt!

Hiện tại cô phải nhẫn nhịn, nghe theo mệnh lệnh của tôi!Trần Dao thầm cắn răng gật gật đầu, nàng là một cô gái thập phần thông minh, hiểu thật rõ chỉ ba người bọn họ khó thể đối cứng với cả doanh binh lực, vì vậy lúc này chỉ có thể nhẫn nhịn.Đúng lúc này nữ nhân kia run rẩy lên, ngã trên mặt đất, thân thể nàng hết sức yếu ớt lại chịu đủ tra tấn, rốt cục không còn nhịn được nữa.Tên chiến sĩ cưỡi trên người nàng cũng bị té ngã trên đất, bị những tên chiến sĩ khác phát ra thanh âm cười nhạo chói tai.Tên chiến sĩ kia thẹn quá hóa giận, móc ra súng lục nhắm ngay người phụ nữ kia nã một phát súng.Phanh một tiếng súng vang, nữ nhân kia lập tức bị một phát đạn bắn chết, thi thể trần truồng ngã xuống trên sân rộng.Chứng kiến một màn bi thảm này, trên mặt Trần Dao dâng lên vẻ đỏ ửng, nàng nắm chặt tay Nhạc Trọng, thân thể mềm mại run rẩy lên.

Cho dù nàng từng kiến thức qua thật nhiều hắc ám cùng tàn khốc tận thế, nhưng nàng làm sao cũng không thể thói quen.Nhạc Trọng kéo tay Trần Dao nhanh chóng rời khỏi nơi đó, hướng những dãy nhà lặng lẽ đi tới.Rất nhanh ba người đã tiềm nhập vào một gian phòng nghỉ ngơi của đám chiến sĩ, tay phải Nhạc Trọng lóe ra ma viêm, ổ khóa phòng đã bị biến thành một bãi nước thải.Nhạc Trọng lặng yên đẩy ra cửa phòng, huy động ám ma đao trong tay thật nhanh, đem đầu những chiến sĩ đang nằm ngủ chỉnh tề bên trong toàn bộ chặt xuống.Lúc này đã là đêm khuya, ngoại trừ một số chiến sĩ ở bên ngoài chơi đùa nữ nhân, những chiến sĩ còn lại đều nằm ngủ trong phòng.Trong vô thanh vô tức, có ba trăm hai mươi tên chiến sĩ bị Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt chém thủ cấp xuống, biến thành quỷ không đầu.Thủ tiêu toàn bộ chiến sĩ ngủ trong dãy nhà, Nhạc Trọng lưu lại Bạch Cốt phụ trách ám sát những tên chiến sĩ sắp quay vào phòng nghỉ ngơi, bản thân hắn mang theo Trần Dao hướng kho đạn dược vũ khí đi tới.Vũ khí đạn dược cực kỳ mấu chốt trong cuộc chiến tranh, có được vũ khí đạn dược sung túc thì lực chiến đấu bền bỉ cùng lực phá hoại của Nhạc Trọng không chỉ tăng thêm một thành.

Có được trữ vật giới chỉ 6 cấp hắn có thể chứa hết kho vũ khí đạn dược, đây là át chủ bài phi thường trọng yếu của hắn.Nhạc Trọng cùng Trần Dao đi nhanh tới trước kho hàng đựng vũ khí.Trần x e.m t,ạ i kk tr-uyen . co m Dao nhìn thấy ống khóa lớn trên cửa, phát động điều khiển thực vật kỹ năng, cây mây quái bắn ra một sợi mây tinh tế xuyên vào trong khóa lớn, lập tức mở khóa bung ra.

Kỹ năng của Trần Dao trong rất nhiều trường hợp có thể phát huy ra tác dụng cực lớn, là một loại năng lực quỷ dị có thể sử dụng vô cùng phương tiện.Năng lực ma viêm của Nhạc Trọng thiên hướng phá hư, lực phá hoại siêu cường.

Nhưng so sánh với phòng hộ lực cùng những phương hướng khác thì có vẻ hơi yếu.Nhạc Trọng đẩy cửa phòng, phát hiện bên trong có đủ loại súng ống được bày đặt thật chỉnh tề.Bên trong có nhiều nhất là loại súng trường AK47, loại súng trường này có tính ổn định rất tốt, thích hợp tác chiến trong khu nước bùn, ngoại trừ loại súng trường đại danh đỉnh đỉnh này, còn có thật nhiều súng trường của Nga cùng Mỹ còn trong thời hạn nghĩa vụ quân sự.Ngoại trừ đủ loại súng trường dùng trong tấn công, bên trong phòng còn có thật nhiều súng ngắm, cùng máy phóng lựu đạn, bên trong đó còn có ba khẩu súng ngắm Bart thức.Nhạc Trọng đem toàn bộ vũ khí hạng nặng thu nhập vào trong trữ vật giới chỉ, nhìn nhìn lại số súng ống còn lại cũng không có ý định thiêu hủy.

Chương 393: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comSau đó hắn lại mở một kho đạn, tuy không tìm được hỏa tiễn dành cho ống phóng rốc két phản xe tăng nhưng lại tìm được thật nhiều đạn dược, lựu đạn, đạn cay cùng thật nhiều loại hỏa tiễn khác.Hắn dùng trữ vật giới chỉ thu vào, nhét tới tràn đầy.Sau khi bổ sung thật nhiều đạn dược vũ khí, một tay hắn cầm ám ma đao một tay cầm súng trường 03 thức cùng Trần Dao lặng lẽ đi tới nơi khác.Ánh đao liên tục lóe lên, hai gã chiến sĩ phòng thủ trước ngục giam lập tức ngã xuống đất tử vong.Ngục giam kia vốn là một kho hàng thật lớn, chém giết sạch những tên chiến sĩ canh gác, ánh đao trong tay Nhạc Trọng chớp động, trực tiếp chặt đứt ổ khóa trong kho hàng, mở cửa ra.Cửa kho hàng vừa bị mở ra, nhất thời mùi tanh hôi cùng mùi máu tươi làm người buồn nôn từ bên trong truyền ra ngoài.Nhạc Trọng nhìn vào bên trong, chỉ thấy trong kho hàng không lớn lại chứa tới hơn hai trăm người Hoa, người da trắng, có cả người da đen.Trên thân thể họ tràn đầy vết thương, mỗi người gầy như que củi, hình dung khô héo, thậm chí có người bị giày bò chỉ còn lớp da bọc xương, thân thể nhìn qua thật quái dị.Khi cửa kho hàng bị mở ra, đại bộ phận người chết lặng ngã trên mặt đất, cơ hồ không thể đứng dậy.

Một nhóm người hoảng sợ nhìn Nhạc Trọng, không biết lần này là ai sẽ bị lôi ra ngoài, sau đó bị tra tấn biến thành một cỗ thi thể.Nhạc Trọng nhìn hơn hai trăm người bị tra tấn không còn hình người, cưỡng chế lửa giận nói:- Tôi là người Trung Quốc tên Nhạc Trọng!

Ai nguyện ý theo tôi xử lý đám súc sinh bên ngoài thì đi ra đây!Nghe được lời nói của Nhạc Trọng, Hoa kiều trong kho hàng chợt chảy ra nước mắt, trong mắt chớp động vẻ cừu hận, có người lảo đảo như tang thi đi ra ngoài từng bước một, còn có người không thể nào đứng dậy nổi, nhưng vẫn dùng hai tay chống dưới đất bò ra ngoài.Dù là người da đen hay da trắng cũng dùng hết khí lực bò đi ra.Ngô Nham Hồng thi hành chính sách kỳ thị chủng tộc tới mức cực đoan, ngoại trừ người Thái, những chủng tộc khác trong mắt hắn đều có thể tùy ý tra tấn lăng nhục như nô lệ.

Hơn hai trăm người sống sót bị nhốt nơi này phải ăn thực vật của gia cầm, uống nước tiểu, nước bẩn, sinh hoạt bên trong kho hàng, hơn nữa bị lao động nặng nề, đã đem sức khỏe của họ hoàn toàn phá hủy.Chính bởi vì như vậy nên bên ngoài kho hàng chỉ có hai gã chiến sĩ canh gác, cho dù hơn hai trăm người sống sót cùng nhau xông lên cũng không phải đối thủ của hai gã chiến sĩ khỏe mạnh có súng kia.- Mỗi người một hộp, không được giành!Nhạc Trọng nhìn bọn họ, lấy ra một túi lớn bên trong là những hộp thịt thú biến dị nhị giai, mở ra đưa cho bọn họ.Những người này nếu không lập tức khôi phục nguyên khí, như vậy sẽ biến thành gánh nặng của hắn, không thể có được chiến lực hữu hiệu.Những người sống sót đều cầm lên hộp thịt nhị giai, run rẩy dùng bàn tay dơ bẩn bắt đầu ăn ngấu nghiến, họ đều cực đói, chỉ biết nhai thật nhanh thịt thú biến dị kia.Ăn xong hộp thịt thú biến dị nhị giai, những người thường kia mới khôi phục được chút nguyên khí, trên gương mặt tro tàn có thêm một tia sinh khí.Một gã quân nhân mù mắt trái, làn da ngăm đen, toàn thân đều là vết thương, xem như vừa có thể chậm rãi đi lại tiến tới trước mặt Nhạc Trọng, trong mắt chớp động quang mang tràn đầy cừu hận, dùng thanh âm khàn khàn nói với Nhạc Trọng:- Tôi là đội trưởng tứ đội thuộc tam liên trong quân doanh tên Cam Đào, Nhạc Trọng, chỉ cần anh có thể mang chúng tôi theo giết chết đám súc sinh bên ngoài, mạng của mười hai huynh đệ còn lại của chúng tôi đều bán cho anh!Một nhóm người sống sót hình dáng khô héo, trong hai mắt chớp động vẻ cừu hận tràn ngập đứng sau lưng Cam Đào, vẻ mặt chờ mong nhìn lên Nhạc Trọng.

Bọn họ đều đã tuyệt vọng, nhưng khi bọn họ đã tuyệt vọng thì Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ, mang tới một tia hi vọng.

Chỉ cần có thể giết sạch đám cầm thú bên ngoài, họ nguyện ý trả giá hết thảy đại giới.Nhạc Trọng nhìn hai trăm người kia liếc mắt lướt qua, nhướng mày lên tiếng hỏi:- Trong các anh có ai dùng được vũ khí tiến hành chiến đấu?Nhạc Trọng vốn dự định giết chết lính gác ngục giam lập tức đem vũ khí đạn dược trong kho phân phát cho những tù phạm này.

Hiện tại xem ra hai trăm tù phạm chỉ sợ dùng được vũ khí chỉ chừng hai mươi người là đã may mắn!Trong ánh mắt tràn ngập phẫn nộ cùng cừu hận của bọn họ, mỗi bàn tay gầy trơ xương đều giơ lên, tràn ngập khát vọng nhìn lên Nhạc Trọng.

Hai trăm người chịu đủ mọi tra tấn đều khát vọng chiến đấu, giết sạch những kẻ từng lăng nhục tra tấn bọn họ.Nhạc Trọng rời khỏi phòng giam, một lúc quay trở lại trong tay có thêm một túi lớn, bên trong đựng đầy súng ống, một túi lớn khác lại đựng đầy đủ đạn dược.- Anh tên là gì?Nhạc Trọng chỉ vào một người Hoa trên mặt bị đánh hai vết roi thật sâu, dáng người có chút nhỏ gầy hỏi.Hoa kiều có vết roi trên mặt đáp:- Tôi tên là Triệu Thanh!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Triệu Thanh trầm giọng nói:- Từ giờ trở đi anh là thủ lĩnh lâm thời của nhà kho này.

Tôi cần anh ở lại nơi này bảo hộ những người khác cho tới khi cuộc chiến chấm dứt!

Có vấn đề gì không?

Tôi sẽ lưu lại hai mươi khẩu súng cho x em.

-t ại .kktr uy-en. com anh cùng sáu trăm phát đạn!

Cho dù ăn thịt thú biến dị nhị giai, hơn hai trăm người sống sót bị giày vò cơ hồ sắp chết kia cũng không thể trong chớp mắt đã biến thành khỏe mạnh.Nhạc Trọng nhìn ra được có thịt thú biến dị tẩm bổ, chỉ có ba mươi người khôi phục được sức khỏe đủ để chiến đấu.

Nói cách khác đại bộ phận những người khác đều không thể rời khỏi nhà kho này quá xa để tiến hành chiến đấu.Mà trong tương lai khi hai trăm người này dưỡng tốt thân thể sẽ trở thành bộ hạ chân thành nhất của hắn, đồng thời cũng là một chi lực lượng mà hắn có thể sử dụng được yên tâm.Triệu Thanh nhìn Nhạc Trọng nhếch miệng cười nói:- Nhạc lão đại, anh yên tâm.

Chỉ cần tôi còn sống tuyệt đối sẽ không cho phép đám cầm thú kia tiến vào nhà kho này!Nhạc Trọng khẽ gật đầu, lưu lại hai mươi khẩu súng cùng sáu trăm phát đạn cho Triệu Thanh, sau đó mang theo Cam Đào cùng hai mươi lăm người có thể chiến đấu đi ra bên ngoài.Khi đi ngang qua kho đạn dược cùng vũ khí, Nhạc Trọng lưu lại mười người bảo hộ hai kho vũ khí trọng yếu kia.Chỉ cần bảo vệ được hai kho vũ khí này, Nhạc Trọng mới đủ vũ khí võ trang cho hai trăm người sống sót kia, để cho họ có được lực lượng chiến đấu.Làm xong những an bài kia, Nhạc Trọng mới mang theo mười sáu người cẩn thận đi về hướng sân rộng.Lúc này ở trong sân rộng hơn trăm tên chiến sĩ Đại Thái đế quốc đang mở ra tiệc thịt điên cuồng, không hề có chút cảm giác nguy hiểm đang tới gần.Thanh âm nữ nhân kêu khóc rên rỉ, thanh âm nam nhân cười to càn rỡ cùng tiếng thở gấp không ngừng quanh quẩn trong khu vực này.Nhạc Trọng khẽ niệm, đem Bạch Cốt triệu hoán đi ra.

Hắn chỉ về hướng đám chiến sĩ, lạnh lùng truyền mệnh lệnh:- Giết sạch những nam nhân kia!

Chương 394: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNhận được mệnh lệnh của hắn, Bạch Cốt giống như một đoàn gió lốc hướng đám chiến sĩ kia trực tiếp phóng đi.Cơ hồ cùng một thời gian, Trần Dao điều khiển cây mây quái bắn ra, thật nhanh siết chặt cổ năm tay chiến sĩ khác sau đó dùng lực vặn xoắn, trực tiếp thắt chết bọn hắn.Nhạc Trọng trước tiên lấy ra khẩu súng 05 thức hướng chỗ đám chiến dĩ dày đặc bắn phá tới.

Trong mưa đạn dày đặc, mười tên chiến sĩ lập tức bị bắn chết ba tên, còn có bảy tên bị trúng đạn ngã xuống đất, nhưng chưa lập tức tử vong.Cam Đào cùng mười một gã chiến hữu đều không để ý tới thân thể suy yếu cầm súng không ngừng bắn phá, hướng đám chiến sĩ kia vọt thẳng tới.Đám chiến sĩ kia đang ngồi vây quanh sân rộng, đèn đuốc sáng trưng, quả nhiên là bia ngắm tốt nhất, bị đám người Cam Đào liên tục bắn phá lập tức ngã rạp trên mặt đất.Đám chiến sĩ Đại Thái đế quốc bị nhóm người Nhạc Trọng đột nhiên công kích, lập tức bị giết chết rất nhiều người, nhưng bọn hắn rất nhanh đều kịp phản ứng lại, kêu la chạy trốn, vừa tìm kiếm nơi ẩn giấu.Có người trực tiếp cầm súng trường bên cạnh hướng trong bóng tối bắn loạn xạ, ý đồ áp chế hỏa lực đám người Nhạc Trọng.Ngoài ra càng nhiều chiến sĩ cầm lên súng trường hướng Bạch Cốt điên cuồng bắn phá.Thật nhiều viên đạn bắn trúng người Bạch Cốt, liền bị văng ngược trở ra.

Bạch Cốt giống như pho tượng sát thần một tay huy búa lớn một tay bắn ra vô số gai xương, đem đầu từng tên chiến sĩ chém rụng, máu tươi vung ra tung tóe đầy đất.

Không ai chống đỡ được hắn một kích, cũng không ai ngăn cản được bước tiến của hắn.Chứng kiến súng đạn không chút hiệu quả đồng thời có thật nhiều chiến hữu chết thảm, sĩ khí của đám chiến sĩ hỏng mất, lập tức hướng bốn phương tám hướng bỏ trốn tứ tán.Thân hình Bạch Cốt chớp động, điên cuồng liệp sát những chiến sĩ chạy trốn khắp nơi.

Không ngừng có chiến sĩ Đại Thái chết dưới gai xương cùng búa lớn của hắn.Cam Đào định dẫn người theo truy kích, nhưng hắn vừa mới đứng lên liền bị choáng đầu hoa mắt, t ruyện đư ợc- .co p y, t.ạ i -kk t-ruy en.c o,m ngã trên mặt đất.

Tuy rằng thịt thú biến dị nhị giai giúp cho hắn khôi phục không ít nguyên khí, nhưng không đủ chống đỡ cho hắn có đủ sức lực truy kích kẻ địch.- Các anh ở lại chỗ này, tôi đi giải quyết bọn hắn!

Trần Dao, cô đi đem những nữ nhân kia tập hợp lại đồng thời chuẩn bị vũ khí!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn đám người Cam Đào, lưu lại một câu sau đó phóng nhanh ra ngoài.Những nữ nhân bị giày vò thật thảm nhưng dù sao cũng được ăn no, bởi vậy thân thể không đến nỗi hoàn toàn hỏng mất như nam nhân, sau khi phát súng ống cho các nàng thì họ cũng đã có được chút sức chiến đấu.Mặc dù nhóm người Cam Đào không có thể lực truy kích địch nhân, nhưng trong tay có súng họ vẫn có thể chiến đấu, Nhạc Trọng tự nhiên không cần lo lắng vấn đề an toàn của bọn họ.Sau khi Nhạc Trọng rời đi, Trần Dao nhanh chóng đi tới trên sân rộng đem những nữ nhân giải cứu.Ở trên sân rộng có hơn tám mươi nữ nhân, thân thể đều vô cùng dơ bẩn, còn tản ra mùi hôi thối khó ngửi.

Khi Trần Dao nói mình tới cứu viện các nàng, cả nhóm nữ nhân đều lớn tiếng khóc to.

Họ bị đám chiến sĩ kia giày vò chết đi sống lại không còn chút tôn nghiêm, nhận lấy thật nhiều thống khổ, hiện tại xem như thống khổ của các nàng đã có thể được chấm dứt.- Đáng tiếc, nhân thủ không đủ lại để cho đám người kia chạy thoát!Nhạc Trọng nổ súng bắn chết một gã chiến sĩ cuối cùng trong tầm mắt, khẽ cau mày nhủ thầm.Chỉ có Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt truy đuổi thật sự là quá ít người, một đường đuổi giết được thêm hai mươi tên chiến sĩ, nhưng vẫn còn một ít tên trốn vào trong bóng tối, không biết ẩn núp ở địa phương nào.Lúc này cả trấn nhỏ vì thanh âm tiếng súng vang lên đã sôi trào, ở trong trấn có hơn hai ngàn người sống sót, những người kia đều lâm vào trong hỗn loạn, giết người, cưỡng bức, đủ loại cảnh tượng hung ác trình diễn khắp nơi trong trấn, vô luận ở quốc gia nào mỗi khi xảy ra bạo loạn cảnh tượng đều sẽ giống nhau.Nhạc Trọng liên tục bắn chết hơn mười tên côn đồ sau đó vừa giết người vừa lớn tiếng quát:- Đều quay về nhà mình, hiện tại cấm đi lại ban đêm!

Bất luận kẻ nào dám ra ngoài đi lại, trực tiếp bắn chết!Nhạc Trọng nói tiếng Trung văn nên đại đa số người Thái nghe không hiểu được.

Nhưng vì Nhạc Trọng vừa đi tới vừa giết chết những tên côn đồ bày bạo nên làm bọn họ hiểu được ý tứ của hắn, đại bộ phận lui về nhà mình, nhìn Nhạc Trọng chẳng khác gì một ma thần, không ngừng lạnh run.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt ở bên trong trấn nhỏ điên cuồng chém giết tàn binh Đại Thái đế quốc cùng những tên côn đồ suốt cả ba giờ, phải giết hơn hai trăm người mới đem toàn bộ bạo loạn trong trấn ngăn cấm trở lại, làm thế cục khôi phục lại bình tĩnh.- Đáng tiếc nhân thủ không đủ, nếu chúng ta đủ người muốn khống chế trấn nhỏ này thật dễ dàng!Nhạc Trọng tiện tay bắn nổ đầu một tên côn đồ, trong lòng tràn ngập tiếc hận nghĩ.Lúc này cả trấn nhỏ đã khôi phục bình tĩnh, nhưng Nhạc Trọng vô cùng rõ ràng nếu hắn không hành động gì thì trấn nhỏ này rất nhanh lại bị Ngô Nham Hồng cho người tới cướp đoạt lại.

Hắn đánh lén xử lý một doanh chiến sĩ của Ngô Nham Hồng, sẽ phải đối mặt binh lực mười bốn doanh cùng cao thủ đoàn mà Ngô Nham Hồng thành lập, lực lượng một mình hắn thật sự quá mức phong phanh.Toàn thân Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đều đẫm máu đi tới trước người Trần Dao, vẻ mặt nghiêm nghị nói:- Trần Dao, tôi sẽ giao lại trấn nhỏ này cho cô!

Một ngày, tôi cần cô nắm giữ nó trong tay một ngày.

Giữ vững cho tới khi những Hoa kiều kia khôi phục lại nguyên khí, cô có thể làm được không?Thân thể hai trăm tù phạm thật yếu ớt, cho dù ăn được thịt thú biến dị nhị giai nhưng ít nhất cũng cần một ngày thời gian nghỉ ngơi mới có thể khôi phục lại.

Nếu như không có một ngày thời gian nghỉ ngơi, họ căn bản không thể tiến hành di chuyển trong cự ly xa, chỉ sợ sẽ phải chết dọc đường.Trong mắt Trần Dao hiện lên nét kiên nghị nói:- Không có vấn đề!

Nhạc Trọng, anh yên tâm đi!

Tôi sẽ nắm giữ tiểu trấn này!Trải qua tôi luyện không ngừng, Trần Dao đã bắt đầu trưởng thành thật nhanh.

Nàng là một cô gái thập phần thông minh, có tài hoa lại có năng lực.

Ở trước tận thế nàng còn chói mắt hơn cả Kỷ Thanh Vũ chỉ một lòng theo đuổi võ đạo.

Nhưng sau tận thế, vì không có thiên phú chiến đấu nên có vẻ ảm đạm thất sắc hơn Kỷ Thanh Vũ.

Hiện tại bị hoàn cảnh bức bách, vì vậy đã đem tiềm năng của nàng bức đi ra.Trần Dao đưa mắt nhìn Nhạc Trọng trầm giọng hỏi:- Anh muốn đi đâu?Trong mắt Nhạc Trọng chớp động hàn quang, trầm giọng đáp:- Tôi muốn cho tên súc sinh Ngô Nham Hồng kia thêm một đao, hấp dẫn lực chú ý của bọn hắn để tranh thủ thêm chút thời gian hồi phục cho nhóm tù phạm kia!

Chương 395: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comThời gian!

Nhóm người Nhạc Trọng hiện tại thiếu thốn nhất chính là thời gian, không có thời gian điều dưỡng thân thể những tù phạm kia không thể khôi phục được sức chiến đấu, chỉ nhờ vào Nhạc Trọng cùng Trần Dao thì không cách nào đối kháng đại quân của Ngô Nham Hồng.

Nhạc Trọng nhất định phải tranh thủ thời gian đạt được càng nhiều lực lượng.Nhạc Trọng nhìn nhìn quanh không thấy ai, lúc này mới tựa đầu dựa bên tai Trần Dao nói:- Tôi sẽ lưu lại Bạch Cốt bảo hộ cô, nếu thật sự tới nông nỗi vạn bất đắc dĩ cô có thể bỏ lại mọi người một người chạy trốn!Nhạc Trọng cũng không phải thánh nhân, hắn cũng có lòng riêng.

Trọng lượng của hai trăm tù phạm ở trong lòng hắn không quan trọng bằng Trần Dao.

Nếu nhất định phải lựa chọn một bên hi sinh, hắn sẽ không chút do dự chọn hi sinh hai trăm tù phạm đổi lấy cơ hội sống sót cho Trần Dao.- Được, tôi đã biết!

Nhưng Nhạc Trọng, anh nên mang Bạch Cốt đi theo đi!

Một mình anh đối phó đám súc sinh Ngô Nham Hồng sẽ rất khó khăn!Trần Dao nghe xong lời nói của Nhạc Trọng trong lòng ngọt lịm, trong ánh mắt lóe sáng vẻ ôn nhu nói.- Không cần lo lắng cho tôi, cô chỉ cần cẩn thận nắm giữ tiểu trấn này trong tay một ngày là được rồi!Nhạc Trọng cười, nhanh chóng lái một chiếc xe máy hướng một thị trấn cách thế lực của Ngô Nham Hồng gần nhất đi qua.Thị trấn kia có tên là Nha huyện, là đại bản doanh của Ngô Nham Hồng, bên trong có năm vạn người sống sót cùng mười hai doanh bộ đội.

Còn có những cường hóa giả cấp cao bị Ngô Nham Hồng nắm trong tay đặt tên là Lang Nha doanh.Lang Nha doanh cũng giống như đặc chiến đoàn của Nhạc Trọng, toàn bộ đều do những cường giả cấp cao có được kỹ năng đặc thù, thân kinh bách chiến tạo thành, sức chiến đấu cực kỳ kinh người, Nhạc Trọng cũng không dám nói mình đủ khả năng đối phó cao thủ của một Lang Nha doanh.- Có chút khó làm!

Cường công không thể nào…Nhạc Trọng dừng trên một đỉnh núi nhỏ, nhìn vào thị trấn phương xa khẽ cau mày.Lúc này đã là sáng sớm, cửa thị trấn đã có người ra vào, đã không còn ở trong thời gian đánh lén tốt nhất.

Không có bóng đêm che giấu Nhạc Trọng muốn đánh lén thật sự là vô cùng khó khăn.Hơn nữa bên ngoài tiểu thị trấn đã được xây tường thành phòng ngự rất tốt, chỉ cần người trong thành đóng chặt cửa thì người xâm nhập sẽ biến thành cá trong chậu, vô luận là cao thủ cao cường bao nhiêu cũng sẽ bị vây công đến chết.Đúng lúc này một gã nam tử dáng người thấp bé, tốc độ cực kỳ đáng sợ đang dùng một loại tốc độ thật kinh khủng hướng cửa thành cấp tốc lao tới.Ở sau lưng nam tử kia là một đoàn thằn lằn biến dị tùng lâm có số lượng cực kỳ kinh người.- Thú biến dị 21 cấp: Thằn lằn biến dị tùng lâm.

Chúng có được lân giáp cứng rắn cùng tốc độ nhanh nhẹn.

Đồng thời trong hàm răng chứa nhiều bệnh khuẩn, một khi bị chúng cắn trúng thân thể sẽ dễ dàng nhiễm bệnh tử vong!Nhìn đoàn thằn lằn biến dị số lượng cực kỳ kinh người kia, những người sống sót đều vô cùng hoảng sợ, trong miệng không ngừng phát ra tiếng mắng vừa hướng trong thành bỏ chạy.Tường thành x,e-m on-li ne t-ại kktr,u-ye-n .c om kia tuy rằng không thể ngăn cản súng pháo hiện đại oanh kích, nhưng lại hữu hiệu ngăn cản thú biến dị cùng tang thi.

Bởi vậy thật nhiều thế lực cỡ lớn cũng kiến tạo những tường thành cổ xưa đã bị ném nhập vào trong cơn lũ lịch sử lâu đời.Từng tên chiến sĩ đi lên đầu tường, dùng súng hướng đoàn thằn lằn biến dị lẫn nam tử kia không ngừng bắn phá, muốn đem cả nam tử kia xử lý.Thân hình nam tử kia chớp động, giống như quỷ mị tránh thoát mưa đạn, làm đại bộ phận viên đạn đều bắn hụt vào khoảng không.- Người này chỉ sợ là một tiến hóa giả nhanh nhẹn, đồng thời còn có được kỹ năng cảm giác nguy hiểm!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn nam tử kia, phân tích một ít tình báo về hắn.

Hắn lập tức móc ra súng ngắm Bart thức hướng một tên chiến sĩ trên đầu thành bóp cò.

Địch nhân của địch nhân chính là minh hữu của mình, nếu đám chiến sĩ kia công kích cả nhân loại, như vậy Nhạc Trọng nên cứu hắn.Phanh một tiếng súng vang, một gã chiến sĩ lập tức bị bạo đầu xử lý, té xuống khỏi tường thành.Chứng kiến tên chiến sĩ kia bị bắn nổ đầu, những chiến sĩ trên tường thành liền có chút bối rối, lập tức núp sau công sự che chắn.

Nhưng ở trên tường thành vẫn còn có hỏa điểm không ngừng phụt ra ngọn lửa hướng nam tử kia bắn tới.Tốc độ của người kia càng nhanh hơn ba thành, tránh khỏi vô số viên đạn, đem ba quả trứng thằn lằn biến dị hung hăng đập lên của tường thành ngoài thị trấn, ngay lập tức ba quả trứng thằn lằn biến dị liền bị nện nổ tung ra.Làm xong tất cả chuyện này người kia nhanh chóng nhảy vào trong một khu rừng rậm, chỉ mấy lần chớp động đã biến mất không thấy bóng dáng.Trứng thằn lằn biến dị vừa bị đập vỡ, cả đoàn thằn lằn biến dị đều vô cùng phẫn nộ hướng ngay cửa trấn tràn đầy nhân loại phát động công kích điên cuồng.Đám chiến sĩ trên tường thành cũng điên cuồng nổ súng về hướng đoàn thằn lằn biến dị, vô số viên đạn bắn trúng trên thân thể chúng nổ ra vô số lỗ máu.Nhưng đàn thằn lằn là thú biến dị 21 cấp, những viên đạn kia bắn trúng lân giáp của chúng lưu lại lực lượng không đủ tạo thành thương tổn trí mạng cho chúng.

Trừ phi bị một phát đạn bạo đầu, nếu không những con thằn lằn biến dị kia sẽ không bị giết chết, ngược lại trở nên càng thêm cuồng bạo, xông vào cửa trấn điên cuồng đánh cắn những người sống sót bên trong.Những người thường không ngừng phát ra tiếng kêu bi thảm, không ngừng bị đàn thằn lằn đánh bổ nhào trên mặt đất, sau đó cắn đứt đoạn.Đàn thằn lằn biến dị thập phần hung mãnh điên cuồng vọt vào trong huyện thành, ý đồ nhảy vào trong huyện thành đại khai sát giới.Đúng lúc này cửa thành đột nhiên hạ xuống, khép kín lại.

Những con thằn lằn biến dị vừa nhảy vào thành chỉ thoáng chốc đã bị chặn ngang chém thành hai đoạn.Bên trong huyện thành từng nhóm hỏa điểm phụt ra ngọn lửa vô cùng hung mãnh, đem từng con thằn lằn biến dị bên dưới từ từ tiêu diệt.Đàn thằn lằn biến dị gần ngàn con bị hỏa lực hung mãnh bắn phá, từng con từng con lần lượt bị giết chết.

Chúng ở dưới tường thành không ngừng hung hăng va chạm vào cửa thành nhưng không có hiệu quả gì, lúc này mới bất đắc dĩ rời đi.Ngay lúc đàn thằn lằn biến dị công thành, Nhạc Trọng dùng súng ngắm giết chết thêm ba gã chiến sĩ, áp chế khiến đám chiến sĩ kia không dám thò đầu ra ngoài.Đàn thằn lằn biến dị vừa tử vong chưa được bao lâu, từ trên bầu trời rất nhanh đã bay tới một đám chim biến dị giống như chim trĩ lại có màu lông tối đen, một đàn chim biến dị bay tới sà xuống không ngừng mổ lên thi thể đàn thằn lằn cùng nhân loại, mặt khác còn có một đàn chim trực tiếp bay vào trong huyện thành điên cuồng công kích người sống sót bên trong.- Thú biến dị 14 cấp: Thực Thi Tước.

Là thú biến dị truy đuổi huyết tinh cùng thực vật, sống quần cư!Trong huyện thành nhất thời vang lên tiếng súng dày đặc, từng khẩu súng máy phòng không phun ra ngọn lửa vô cùng hung mãnh đem từng con Thực Thi Tước bắn rớt xuống bầu trời.

Chương 396: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNhưng những khẩu súng máy phòng không kia cũng không cách nào phòng thủ cả thị trấn, vẫn có thật nhiều người sống sót bị Thực Thi Tước mổ vỡ đầu, lập tức tử vong.Những tên chiến sĩ tránh trên tường thành khom người ẩn giấu đối phó Thực Thi Tước, nhưng chỉ cần bọn hắn mới đứng lên liền bị Nhạc Trọng trốn ở phương xa bắn nổ đầu.Nhạc Trọng thập phần thoải mái bắn chết thêm hai gã chiến sĩ, đột nhiên hắn cảm ứng được một đôi ánh mắt cực kỳ chói mắt nhìn tới, hắn theo tầm mắt kia nhìn lại, chỉ thấy một gã nam tử chừng ba mươi mốt ba mươi hai tuổi mang theo hơn năm mươi cao thủ thân mặc quân trang Thái quân, trên người mang theo cỗ khí chất bưu hãn đang nhìn về hướng hắn như hổ rình mồi.- Lang Nha doanh sao?

Quả nhiên đều là cao thủ!Nhạc Trọng chỉ liếc mắt nhìn hơn năm mươi nam tử kia, chợt hít sâu một hơi, cảm nhận được đội ngũ kia đáng sợ.

Hơn năm mươi nam tử tuyệt đối đều là cường hóa giả thân kinh bách chiến, sức chiến đấu của mỗi binh sĩ chỉ sợ không yếu hơn đặc chiến đoàn của chính hắn.Ở mảnh đất này nơi nơi đều là cây cối rừng rậm, đầm lầy, có rất nhiều thú biến dị rừng rậm hệ.

Chỉ cần nguyện ý dùng bộ đội không ngừng chiến đấu cùng thú biến dị là có thể rất nhanh bồi dưỡng được một đám cường hóa giả đẳng cấp cao.

Khuyết điểm duy nhất của loại phương pháp này chính là nếu vận khí không tốt sẽ có thật nhiều chiến sĩ tinh nhuệ phải chết trong miệng thú biến dị nhị giai.Ngô Nham Hồng dùng loại phương pháp này bồi hơn hai ngàn tính mạng của người sống sót mới tạo ra đội ngũ không đủ trăm người này, mỗi người có cấp bậc cường hóa 30 cấp trở lên.

Mỗi một chiến sĩ Lang Nha doanh đều là chuyên gia chiến đấu trong rừng rậm, hơn nữa trong tay săn giết thật nhiều thú biến dị, sức chiến đấu cực kỳ kinh người.Ngay lúc Nhạc Trọng vừa nhìn thấy chiến sĩ Lang Nha doanh, đột nhiên liền cảm thấy một cỗ nguy hiểm đáng sợ, hắn lập tức lăn một vòng ngay tại chỗ, tránh khỏi tầm mắt của chiến sĩ Lang Nha doanh.Phanh!

Phanh!Nương theo sau sáu tiếng súng vang, sáu phát đạn bắn ngay vị trí mà Nhạc Trọng vốn đang nằm úp sấp vừa rồi.

Đó là tay súng bắn tỉa của Lang Nha doanh ẩn núp trong bóng tối phát động bắn lén hắn.

Nếu phản ứng của hắn chậm hơn một chút thì đã bị người bắn chết.Doanh trưởng Lang Nha doanh Ô Đạt Huy nhìn một gã nam tử trẻ tuổi thân cao còn chưa đầy 1m50 dáng người thật thấp bé hỏi:- Thường Tân, anh có nhớ kỹ tướng mạo của hắn không?

Hắn có lai lịch gì?Thường Tân có thiên phú trời sinh gặp qua thì không quên được, hơn nữa có được kỹ năng chủ động Thần Nhãn, một khi phát động kỹ năng Thần Nhãn chỉ cần nằm trong phạm vi tầm nhìn của hắn là hắn có thể chứng kiến cả một cây kim rơi trên mặt đất trong vòng 6km.Thường Tân gật đầu nói:- Tôi nhớ kỹ hình dáng của hắn, không phải bất kỳ gã cường hóa giả nào mà chúng ta từng tiếp xúc!Ô Đạt Huy nhìn bảy tên chiến sĩ Lang Nha doanh ra lệnh:- Đạt Dương, Thường Tân, Nhạc Thanh, Long Phong, Mã Huy Giáp, Lý Băng Yên, Vương Mạn, bảy người đi đem tay súng bắn tỉa kia xử lý!Bảy chiến sĩ này đều là cường hóa giả vượt qua 30 cấp, mỗi người đều có được đòn sát thủ của mình, bảy người liên thủ cho dù là cường hóa giả 40 cấp cũng có thể dễ dàng giết chết.

Đồng thời Thường Tân còn có được kỹ năng chủ động truy tung thập phần hiếm thấy, chỉ cần người kia từng bị hắn nhìn thấy tướng mạo, hắn xúc động kỹ năng thì đối phương chỉ cần nằm trong phạm vi 5km là hắn có thể cảm giác được sự tồn tại cùng vị trí của đối phương.Thường Tân phụ trách truy tung, sáu người còn lại phụ trách vây giết.

Sử dụng loại phương pháp này đã có mười ba cao thủ ý đồ phản kháng chính sách tàn bạo của Ngô Nham Hồng bị chết trong tay đám cao thủ này.

Trong mười ba cao thủ kia có một gã tiến hóa giả thực lực cực kỳ mạnh mẽ đã vượt qua 40 cấp.- Dạ!Bảy cao thủ liền đáp lời, nhanh chóng rời khỏi Nha huyện đuổi theo Nhạc xem online tại kktruyen.com Trọng.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy cao thủ Lang Nha doanh hiện thân, lập tức bỏ chạy.

Hắn có tin tưởng có thể một kích giết chết bất kỳ cao thủ nào của Lang Nha doanh, nhưng một khi bị vây công ngay mặt chiến đấu hắn cũng không nắm chắc chống lại Lang Nha doanh.Trong mắt Thường Tân chớp động quang mang kỳ dị, hắn nhìn ra phương xa lạnh lùng cười nói:- Thật sự là một con trùng chán ghét, còn chạy thật nhanh!Một gã cường giả dáng người cao gầy, cao 1m73, trên mặt có vết sẹo đao tên Đạt Dương vừa chạy vừa nhìn đại mỹ nữ Lý Băng Yên tuy có dáng người nhỏ xinh nhưng lại lả lướt, làn da màu tiểu mạch nuốt nuốt nước miếng trêu đùa:- Băng Yên!

Chờ giết chết con trùng nhỏ kia, đêm nay theo tôi lên giường đánh nhất pháo thế nào?

Gần đây chơi nữ nhân người Hoa đã không còn gì thú vị, tôi chơi ngán!Đạt Dương là một gã cường hóa giả 39 cấp, chỉ thiếu chút nữa đã trở thành cường hóa giả 40 cấp.

Thực lực của hắn mạnh nhất trong tiểu đội, là người có cấp bậc cường hóa cao nhất, bởi vậy hắn mới dám không chút kiêng nể trêu đùa đại mỹ nữ Lý Băng Yên mà hắn thèm nhỏ dãi đã lâu.Nữ nhân giống như Lý Băng Yên vừa có vẻ đẹp vừa có năng lực sinh tồn bên trong Lang Nha doanh mà không bị người xâm phạm đúng là ít càng thêm ít.Lý Băng Yên liếc mắt nhìn Đạt Dương, lạnh lùng cười nói:- Nếu anh không muốn đồ vật dơ bẩn bên dưới bị cắt rụng thì đêm nay cứ tới đi!Nghe xong lời nói của Lý Băng Yên, thân thể Đạt Dương chợt rùng mình cười khan một tiếng:- Chỉ đùa một chút!Tuy rằng bộ dạng Lý Băng Yên thập phần xinh đẹp, dáng người lại gợi cảm hấp dẫn, nhưng cũng không phải kẻ hiền lành.

Từng có hai gã cao thủ Lang Nha doanh đánh chủ ý với nàng, một người bị nàng trực tiếp cắt rớt tiểu đệ, một người bị nàng chém rớt đầu.

Sau khi trải qua hai chuyện kia, đại danh Xà Mỹ Nữ của Lý Băng Yên đã cực kỳ danh tiếng ngay bên trong Lang Nha doanh.Hơn nữa doanh trưởng Ô Đạt Huy của Lang Nha doanh cũng là bạn tốt chơi từ nhỏ tới lớn của Lý Băng Yên.

Có Ô Đạt Huy bảo hộ, cho dù Lý Băng Yên xông ra họa lớn bao nhiêu chỉ cần không trực tiếp chọc giận tới Ngô Nham Hồng nàng cũng sẽ không bị trừng phạt.Đột nhiên Thường Tân ngừng lại, trong mắt thoáng hiện vẻ ngưng trọng nói:- Con trùng nhỏ chết tiệt kia đã dừng lại!

Xem ra đã nhận ra điều gì!

Mọi người chuẩn bị chiến đấu!Nghe được lời nói của Thường Tân, sáu chiến sĩ Lang Nha doanh còn lại đều trở nên vô cùng cảnh giác.

Bọn họ đều là tinh anh bách chiến, mỗi người đều có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, tự nhiên không hề có nửa điểm khinh thị Nhạc Trọng.- Thật sự là tên khó triền!Nhạc Trọng bò lên một thân đại thụ, thu hồi súng ngắm, cau mày.

Bảy cao thủ vừa tiến vào trong tầm bắn của súng ngắm liền ẩn thân vào trong bụi cỏ, dùng những vật che chắn thật chặt chẽ tiếp tục tiến về phương hướng của hắn.Ở dưới loại tình huống này, trừ phi là siêu cấp cao thủ súng ngắm như Bạch Hà, nếu không căn bản không khả năng bắn trúng mục tiêu.

Kỹ thuật bắn súng của Nhạc Trọng trải qua rèn luyện có thể so sánh với tay súng bắn tỉa đứng đầu trước tận thế, nhưng không cách nào ở trong hoàn cảnh như vậy bắn chết được bảy tên cao thủ Lang Nha doanh.

Chương 397: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.com- Ở trong rừng chiến đấu cùng bọn hắn bất lợi với mình!Nhạc Trọng nhanh chóng làm ra phán đoán, nhìn một vòng chung quanh, hướng con đường rộng rãi mau chóng chạy đi.Những cao thủ kia là người địa phương, từng đi vào rừng liệp sát thật nhiều thú biến dị cùng tang thi, nếu Nhạc Trọng muốn so sánh ứng chiến trong địa hình quen thuộc của bọn hắn là hành vi ngu xuẩn nhất.Thường Tân nhìn Đạt Dương hỏi:- Con trùng nhỏ kia đang hướng bên trái di động với tốc độ cao.

Xem ra hắn không chuyên nghiệp đối chiến trong rừng!

Đạt Dương, có cần xử lý hắn trước khi hắn rời khỏi rừng không?- Đương nhiên!

Để cho tôi tự tay đem đầu tiện chủng kia bắn bạo là tốt lắm!Đạt Dương lạnh lùng cười, phát động kỹ năng biến thân du hiệp tùng lâm.Từng đạo lục sắc quang mang chớp động, thân thể Đạt Dương xuất hiện một tầng lá cây kỳ dị, đem thân thể hắn hoàn toàn bao phủ, chỉ còn lưu lại hai mắt cùng mũi không bị lá cây bao trùm.

Đồng thời trên thân thể Đạt Dương điêu khắc phù hào đồ án một người mặc lá cây mang cung tên vô cùng kỳ dị.Tầng lá cây bao trùm trên người Đạt Dương không ngừng biến ảo vặn vẹo tản ánh sáng, làm hắn cơ hồ hoàn toàn hòa tan thành một thể với hoàn cảnh chung quanh, từ khoảng cách xa mười thước nếu không nhìn kỹ căn bản không thấy hắn tồn tại.Sau khi biến thân du hiệp tùng lâm, chẳng những có thể tăng lên tố chất thân thể chiến sĩ trong phạm vi lớn, đồng thời tầng lá cây bao trùm bên ngoài có thể thay đổi ánh sáng, làm người ta rất khó phát hiện được vị trí của người thi triển.Ngoại trừ Đạt Dương, Nhạc Thanh, Long Phong cùng Mã Huy Giáp đều biến thân thành du hiệp tùng lâm, cầm lấy cung lớn hướng chỗ Nhạc Trọng phóng nhanh tới.Sau khi biến thân thành du hiệp tùng lâm, mỗi người đều biến thành cao thủ bắn cung, thậm chí uy lực dùng cung còn mạnh hơn sử dụng súng ống, bởi vậy bọn hắn mới thay đổi dùng vũ khí lạnh.Lý Băng Yên cần hai cây súng lục màu đen, ánh mắt băng sương hướng chỗ Nhạc Trọng phóng đi.Vương Mạn là một triệu hoán sư, hắn phát động kỹ năng gọi về lang khuyển, không ngừng triệu hoán đi ra, hướng chỗ Nhạc Trọng phóng theo.Kỹ năng triệu hoán lang khuyển là nhị cấp kỹ năng, nhưng cũng là kỹ năng dùng vào thực tế vô cùng.

Gọi về một con lang khuyển chỉ cần tiêu hao 2 điểm tinh thần lực, làm lang khuyển tồn tại 30 phút thì chỉ tiêu hao một chút tinh thần lực, đồng thời chỉ cần tinh thần lực không khô kiệt là có thể không ngừng triệu hoán.Tinh thần lực của Vương Mạn cực cao, một hơi triệu hồi hai mươi lăm con lang khuyển từ bốn phương tám hướng đuổi theo.Triệu hoán lang khuyển chẳng những không tốn hao tinh thần lực quá nhiều đồng thời còn có thể xác định phương hướng vị trí của Nhạc Trọng, chỉ dẫn vị trí cụ thể của hắn với đoàn thể, thật sự vô cùng phiền phức.Nhạc Trọng luôn hướng đường cao tốc vọt nhanh tới, đột nhiên một cỗ dự cảm nguy hiểm thật lớn dâng lên trong tim hắn, hắn nhất thời dừng bước bộc phát ra tốc độ lớn nhất nghiêng người vọt ra sau một thân cây đại thụ.Ba mũi tên dùng xương cốt thú biến dị làm thành nháy mắt xuất hiện ngay vị trí vừa rồi của hắn.Nếu Nhạc Trọng phản ứng muộn một chút, cũng đã bị mấy mũi tên nhanh như lưu tinh bắn trúng thân thể.- Phản ứng rất nhanh!

Nhưng đã muộn!Đạt Dương chứng kiến Nhạc Trọng đúng như sở liệu của hắn trốn sau đại thụ, lạnh lùng cười, nhẹ buông tay, mũi tên bắn ra, một đạo bạch sắc quang mang tuôn ra như sao băng, cứng rắn xuyên qua thân đại thụ hướng thân thể Nhạc Trọng vọt tới.Khi Nhạc Trọng cảm giác được nguy hiểm đã không còn kịp nữa, mũi tên kinh khủng đã bắn trúng bụng của hắn, đem hắn bắn bay hơn mười thước ngã trên mặt đất.- Giải quyết!Trong mắt Đạt Dương lóe băng sương, trong lòng thầm nghĩ.

Một mũi tên kia là Phá Giáp Tiễn, là kỹ năng hắn tự nghĩ ra, là đòn sát thủ cực mạnh của hắn.

Cũng giống như Nhạc Trọng ngưng tụ ma viêm kiếm cùng ma viêm mâu, uy lực cực kỳ lớn, không thể thường xuyên sử dụng.

Nhưng một khi dùng sẽ lập công!

Lần trước tiến hóa giả kia cũng đã chết trong mũi tên của hắn.

Sau khi hắn biến thân, ở trong rừng chỉ có Ngô Nham Hồng cùng Ô Đạt Huy là đối thủ của hắn.

Đối phó một cường hóa giả lạc đơn tuy rằng hắn vẫn duy trì cảnh giác nhưng trong lòng thập phần khinh thường Nhạc Trọng.Đạt Dương thả lỏng cảnh giác, ba người Nhạc Thanh, Long Phong cùng Mã Huy Giáp lại không có chút thả lỏng, vẫn giương cung hướng thi thể Nhạc Trọng nhắm tới, bọn hắn muốn đem Nhạc Trọng bắn thành cái sàng mới có thể buông tay.Nhạc Trọng đột nhiên mở bừng mắt nhảy dựng lên, trong tay cầm súng tự động 05 thức hướng ba người kia bắn phá điên cuồng.Bị kỹ năng biến thân du hiệp tùng lâm che giấu, Nhạc Trọng rất khó bắt giữ được vị trí cụ thể của bọn hắn, nhưng do kinh nghiệm chiến đấu phong phú giúp cho hắn có thể suy đoán đại khái vị trí của bọn họ.Bị mưa đạn dày đặc bắn phá, ba người Nhạc Thanh, Long Phong cùng Mã Huy Giáp không ngừng tránh né sau mấy gốc đại thụ, hoàn toàn tránh khỏi mưa đạn bắn tới.- Thật là khó ah!

Đúng là đám hỗn đản chết tiệt!Cổ họng Nhạc Trọng ngọt lịm, ho ra một ngụm máu tươi, vừa rồi mũi tên của Đạt Dương vô cùng uy lực, vượt ngoài ý liệu của hắn thật lớn, tạo thành thương tổn không nhỏ cho hắn.Nếu không nhờ có bì giáp hắc lân hung trư bảo hộ, lúc này chỉ sợ hắn đã bị mũi tên kia xỏ xuyên qua thân thể đinh trên mặt đất.Nhạc Trọng còn chưa thở ra một hơi, từng mũi tên lấy góc độ thật xảo trá bắn mạnh về phía hắn, làm thân hình hắn không ngừng chớp động, cơ hồ không còn cơ hội thở gấp.Mỗi lần hắn nhìn theo phương hướng mũi tên bắn tới chỉ có thểthấy lá cây xanh biếc, căn bản không thể bắt giữ được thân ảnh bốn người kia.- Không được!

Nếu còn tiếp tục như vậy sẽ bị lũ hỗn đản kia chơi chết!Nhạc Trọng phát động ảnh bộ, không ngừng di chuyển trong rừng, nhưng hắn vẫn bị bốn gã cao thủ kia đeo bám gắt gao, không ngừng có những mũi tên bắn tới, làm cho hắn cực kỳ chật vật, tinh thần cùng thể lực bị tiêu hao cực lớn.Đây là lần đầu tiên Nhạc Trọng bị bảy tên cao thủ bức bách chật vật đến như vậy.

Ở trong khu rừng này hạn chế lực chiến đấu của hắn thật lớn.

Khiến cho hỏa lực hung mãnh của hắn cũng không thể tự do phát huy, ngoài ra sau khi đám cao thủ kia biến thân thành du hiệp tùng lâm, chiến đấu trong rừng liền như cá gặp nước, mạnh mẽ phi phàm, không ngừng vây kín khiến Nhạc Trọng rơi vào tình trạng hiện giờ.Đồng thời trong khu rừng còn có hai mươi lăm con lang khuyển đang không ngừng lao về chỗ hắn, chỉ dẫn phương vị của hắn cho đám cao thủ biến thân du hiệp tùng lâm kia.- Rừng rậm là thiên hạ của tụi mày sao!

Như vậy tao sẽ hủy downl-o,a d e,b o.o-k. m ớ.i n h ấ,t tại .kk t ruy en.c,o.m diệt nó là được!Nhạc Trọng nhìn hai mươi lăm con lang khuyển đang xông tới, trong mắt chợt lóe hung quang, phát động kỹ năng ma viêm, chỉ tích tắc hai luồng ma viêm từ trong tay hắn nổ bắn ra, rơi lên một thân đại thụ điên cuồng thiêu đốt.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, ma viêm bùng nổ trên hai tay, hướng những gốc đại thụ khắp bốn phương tám hướng thiêu hủy lan tràn, dẫn đốt hết thảy những thân cây bụi cỏ khắp chung quanh.

Chương 398: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comLúc này đã là cuối mùa thu, gió thu khô ráo, cây cối cùng cỏ dại đều dễ dàng bị thiêu đốt, rất nhanh cả rừng rậm dấy lên ngọn lửa hừng hực.Nhạc Trọng phát động năng lực trên vòng cổ cụ phong, từng đoàn cơn lốc lớn điên cuồng thổi quét, lập tức làm thế lửa lan tràn về hướng bốn gã cao thủ biến thân du hiệp tùng lâm kia.- chỉ-nh. sử a b-ở-i kktruy e.n. com Ah…Nhạc Thanh vừa lao tới liền bị ngọn lửa kinh khủng cuốn lấy, lộ ra thân hình, phát ra tiếng kêu thảm thiết thật lớn.Nhạc Trọng trực tiếp giơ lên gai độc hướng Nhạc Thanh bắn tới.Phanh một tiếng nổ vang!

Đầu Nhạc Thanh trực tiếp nổ tung, thi thể vô lực ngã trên mặt đất!Trong ngọn lửa hừng hực, lang khuyển do Vương Mạn triệu hoán đi ra đều bị lửa lớn cắn nuốt, hóa thành tro bụi biến mất trên thế giới này.- Hỗn đản chết tiệt!

Hắn muốn hủy đi phiến rừng này sao?Đạt Dương phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ, thân hình chợt lui về phía sau.Thế lửa vào mùa thu là khó dập tắt nhất.

Ngọn lửa vừa bốc cháy chỉ sợ sẽ đem rừng rậm thiêu hủy thật lớn.

Trong rừng có thật nhiều thú biến dị có thể cung cấp thực vật cho nhân loại, còn có thể tìm được thật nhiều rau dại, tiểu thú, côn trùng…Đối với những cường giả như Đạt Dương mà nói mỗi một phiến rừng là một vùng đất trù phú.

Nhưng hiện tại bị Nhạc Trọng thiêu đốt vùng đất trù phú này làm cho hắn cảm thấy đau lòng không thôi.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, không ngừng di chuyển bên trong ngọn lửa, có ma viêm hộ thể hắn chỉ cần không bị ngọn lửa vượt qua uy lực của ma viêm bao phủ thì sẽ không bị ngọn lửa thương tổn tới.

Hắn không ngừng xuyên qua những cây cối khắp chung quanh, đem từng tảng lớn cây cối châm lửa thiêu đốt.Những cây cối kia đối với Nhạc Trọng mà nói hạn chế sự phát huy lực chiến đấu của hắn thật lớn.

Nếu như có thể đem hủy diệt, như vậy hắn muốn đối phó mấy người Đạt Dương sẽ thoải mái hơn rất nhiều.- Giết hắn!

Không thể để cho hắn hủy rừng rậm của chúng ta!Đạt Dương phát ra tiếng hô phẫn nộ, hắn nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, tinh khí thần tăng lên tới đỉnh, kéo cây cung thật lớn kia.

Một đạo Phá Giáp Tiễn vô cùng khủng bố hướng Nhạc Trọng vọt tới nhanh như sao băng.Cơ hồ trong nháy mắt ánh mắt Đạt Dương tập trung tới Nhạc Trọng, Nhạc Trọng lập tức cảm giác một cỗ nguy hiểm kinh khủng từ phía sau truyền tới, hắn dùng hết toàn lực uốn éo thân thể hướng một bên lao qua.Phá Giáp Tiễn xuyên phá qua ngang bụng bên trái của Nhạc Trọng, kéo ra một lỗ hổng tinh tế trên bì giáp của hắc lân hung trư nhị giai.

Uy lực một mũi tên này thậm chí còn siêu việt cả uy lực của hỏa tiễn bắn ra từ ống phóng rốc két phản xe tăng.Phá Giáp Tiễn vô cùng kinh khủng ghim lên thân đại thụ, trực tiếp xỏ xuyên qua, cứng rắn xuyên vào một thân đại thụ khác mới chịu ngừng lại.Theo cường hóa giả cùng tiến hóa giả không ngừng đề thăng cấp bậc cùng cường hóa kỹ năng, thực lực khủng bố của bản thân họ cũng bắt đầu thể hiện ra uy lực không thua gì vũ khí nóng.

Thậm chí còn có cường giả cho dù không dùng vũ khí nóng hiện đại nhưng vẫn vô cùng mạnh mẽ thậm chí còn vượt hơn cường giả sử dụng vũ khí nóng hiện đại.- Ở bên kia!Nhạc Trọng tránh khỏi một mũi tên tất sát của Đạt Dương, tay phải hướng chỗ hắn duỗi ra, ma viêm hóa thành một đoàn gió lốc hướng phương vị của Đạt Dương bao phủ tới.Đạt Dương lập tức cảm nhận được nguy hiểm, hắn bắn ra một mũi tên không thành công trực tiếp nhảy vọt nhanh như con linh hầu nhảy lên một thân đại thụ khác.

Sau khi biến thân du hiệp tùng lâm, bọn hắn là chủ nhân của rừng rậm, có được thật nhiều năng lực thần kỳ.

Nhược điểm duy nhất chính là lực phòng ngự của bọn hắn thấp, không thể làm được giống như biến thân lang nhân có thể ngăn cản được bị đạn bắn trúng.Ma viêm phong bạo kinh khủng trực tiếp bay hụt vào khoảng không, nhưng ngọn lửa kinh khủng lại đem cả phiến rừng cây hoàn toàn thiêu đốt lên, ngọn lửa nóng rực phóng lên cao, từng đoàn khói độc đem cả khu vực nơi này hoàn toàn bao phủ.- Khụ khụ…Dưới tác dụng của khói độc, Long Phong, Mã Huy Giáp cùng Đạt Dương đều ho khan không ngừng, nước mắt chảy ra.

Bọn hắn lần đầu tiên gặp phải địch nhân đáng sợ như vậy, giống như toàn bộ khu rừng rậm đều bị bốc cháy.Cơ hồ khi đã thiêu đốt toàn bộ cây cối chung quanh, Nhạc Trọng đột nhiên hướng đường cao tốc phóng đi.- Đuổi theo!

Đừng cho hắn chạy thoát!Đạt Dương lớn tiếng gầm lên giận dữ hạ lệnh, đồng thời thân hình chớp động, vòng qua cây cối bị lửa lớn thiêu đốt hướng chỗ Nhạc Trọng truy tới.Long Phong cùng Mã Huy Giáp đều nhờ cây cối yểm hộ ép sát tới chỗ Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đang hướng đường cao tốc phóng đi chừng hơn năm mươi thước thì đột nhiên quay đầu lại, lạnh lùng cười, phát động kỹ năng ma viêm, hai tay bộc phát ra hai đoàn ma viêm phong bạo, hướng chỗ cây cối còn chưa bị ngọn lửa bao trùm oanh tới.Dưới ma viêm phong bạo kinh khủng tấn công, tảng lớn rừng rậm lập tức bị lửa đỏ bao phủ, bắt đầu thiêu đốt lên.Ba người Đạt Dương, Long Phong cùng Mã Huy Giáp bị tập kích bất ngờ không kịp đề phòng, đều bị ma viêm phong bạo đốt trúng.

Nhưng Nhạc Trọng đánh ra ma viêm với phạm vi quá lớn, không thể thiêu bọn hắn thành tro tàn trong nháy mắt như ý muốn.- Đi chết đi!Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương lấy ra gai độc nhắm ngay Đạt Dương vừa lộ ra thân hình đầu tiên.- Không!!!Trong mắt Đạt Dương tràn ngập vẻ sợ hãi vô tận, lớn tiếng rống lên một câu.Phanh một tiếng nổ vang, đầu của Đạt Dương đã bị gai độc đáng sợ trực tiếp oanh rớt một nửa, người này ở bên trong Lang Nha doanh bài danh thứ sáu đã bị Nhạc Trọng một kích oanh giết.Nhạc Trọng xử lý xong Đạt Dương, nhắm ngay Long Phong trực tiếp nổ một phát súng.Không hề ngoài dự liệu, đầu của Long Phong cũng trực tiếp nổ ra, thi thể không đầu rơi rụng trên mặt đất.Trong lúc Nhạc Trọng muốn đánh chết cả Mã Huy Giáp, trong lòng đột nhiên sinh ra một tia dự cảm nguy hiểm, hắn lập tức nhảy ra phía sau.- Phanh!

Phanh!Hai tiếng súng vang, hai viên đạn bay vọt qua đầu Nhạc Trọng.Nhạc Trọng tập trung nhìn lại liền phát hiện Lý Băng Yên đã nhanh như quỷ mị vọt tới bên cạnh hắn, cầm hai cây súng trong tay lao tới, vừa chạy vừa nổ súng về phía hắn.Lý Băng Yên sở trường chính là cận chiến, ánh mắt nàng băng sương, hai súng trong tay không ngừng nổ mạnh về phía Nhạc Trọng, góc độ lại vô cùng tinh xảo tai quái, làm hắn không ngừng thối lui về phía sau, không ngừng tránh sau đại thụ tránh né những phát súng của Lý Băng Yên.Ngay trong lúc Lý Băng Yên không ngừng tới gần, Nhạc Trọng đột nhiên từ trong một cây đại thụ nổ bắn ra nhanh như liệp báo, huy động Hắc Nha đao hướng vòng eo của Lý Băng Yên chém tới, nếu bị hắn chém trúng, Lý Băng Yên sẽ rơi vào kết cục bị chém eo vô cùng đáng sợ.Trong mắt Lý Băng Yên thoáng hiện dị quang, lạnh lùng cười, thân thể nhỏ xinh biến thành nhu nhược không xương khẽ cong về phía sau, tránh khỏi một kích tất sát, sau đó lăn một vòng tại chỗ tránh sang một bên, lại như một con thư báo hướng Nhạc Trọng vọt tới, hai tay như móng vuốt hướng cổ họng Nhạc Trọng chộp tới.

Chương 399: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lập tức bỏ đao, sau đó tay trái hung hăng một quyền hướng Lý Băng Yên oanh tới.Lý Băng Yên thập phần linh hoạt biến chiêu dùng hai tay khóa tay trái của Nhạc Trọng, lại thuận thế dùng sức vung, cứng rắn đem thể trọng của một nam nhân vượt xa thân hình nàng hướng một khối đá lớn ném đi.Tốc độ cùng kỹ xảo của Lý Băng Yên đều cực kỳ đáng sợ, cứng rắn đem Nhạc Trọng hung hăng ném văng lên khối đá, lực va chạm thật lớn xuyên thấu qua áo giáp đập vào trong cơ thể Nhạc Trọng khiến ngực hắn chấn động, lại hộc ra một ngụm máu tươi.Lý Băng Yên tiến lên một bước dài, tay phải vừa lật liền hiện ra một thanh chủy thủ, không chút lưu tình hướng cổ họng Nhạc Trọng đâm tới.

Cổ họng của hắn không có trang bị phòng ngự, chỉ cần bị một đao cắt trúng lập tức chết ngay tại chỗ.Nhạc Trọng cũng là người thân kinh bách chiến, trong hai mắt thoáng hiện hung quang, hư không chợt lóe hào quang, Bạch Cốt bước đi ra, chắn ngang trước người hắn.Một đao của Lý Băng Yên đâm lên đầu Bạch Cốt, bị cứng rắn hất văng!Bạch Cốt chỉ nháy mắt bắn ra hai đạo gai xương hướng Lý Băng Yên chém tới.Thân hình Lý Băng Yên chợt bật lui về phía sau, vừa lúc tránh khỏi hai đạo gai xương trảm kích.Nhạc Trọng thở ra một hơi, hai mắt ngưng tụ, phát động khủng cụ thuật, một cỗ tinh thần uy áp vô cùng kinh khủng hướng thân thể Lý Băng Yên thổi quét tới.Chỉ cần không phải cường hóa giả tiến hóa theo phương hướng tinh thần hệ, biến thân hệ, triệu hoán hệ thì khủng cụ thuật của hắn có thể trực tiếp miểu sát thật nhiều cường hóa giả có tinh thần lực yếu hơn hắn.Trong tích tắc, Lý Băng Yên đã bị tinh thần ba động khủng bố của Nhạc Trọng bao phủ, đủ loại khổ hình phân thây, chém eo, ngâm chảo dầu vô cùng sống động trực tiếp hiện ra trong đầu óc của nàng, cơ hồ khiến nàng nổi điên.Lý Băng Yên cũng là một người có ý chí kiên nghị cường hãn, trên thân thể nàng cũng không thiếu trang bị che chắn tinh thần công kích, không giống như người bình thường hoàn toàn không hề có lực chống cự công kích của Nhạc Trọng.

Nàng hung hăng cắn lấy môi mình, cắn nát môi, dùng đau đớn chống cự khủng cụ thuật ăn mòn.Cơ hồ khi Lý Băng Yên vừa phục hồi thanh tỉnh thì Nhạc Trọng đã phát động hợp thể phòng hộ thuật xuất hiện ngay trước người của nàng, tay phải bao trùm cốt khải hung hăng hướng bụng của nàng oanh tới.Lúc này Lý Băng Yên muốn né tránh đã không còn kịp nữa, bụng của nàng hơi co rụt về phía sau, lui lại năm phân khoảng cách.Tay phải Nhạc Trọng hung hăng oanh lên bụng Lý Băng Yên, lực lượng khủng bố cao hơn người thường gấp sáu lần không chút lưu tình chỉ nháy mắt liền bộc phát.Lý Băng Yên chợt giống như mảnh vải rách phun ra một ngụm máu tươi, hung hăng đánh lên một gốc đại thụ, vô lực ngã trên mặt đất.Nếu luận thuật cách đấu gần người Nhạc Trọng không sánh bằng Lý Băng Yên, nhưng hắn có được nhiều kỹ năng tăng cường, hơn nữa cấp bậc cường hóa đã gần 50 cấp, trong tay nắm thật nhiều đòn sát thủ.

Có thể hoàn toàn dùng lực lượng tuyệt đối đem Lý Băng Yên nghiền áp, không cho nàng bất kỳ cơ hội nào.Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn Lý Băng Yên, hư không điểm về phía nàng, hai gai xương từ trong ngón tay hắn bắn ra, xuyên vào trên hai vai Lý Băng Yên, trực tiếp đem xương vai của nàng chặt đứt!- A…tay của ta!

Tay của ta…Nhất thời khuôn mặt Lý Băng Yên vặn vẹo phát ra tiếng gào thét thống khổ, song chưởng vô lực hạ xuống, thân thể nhỏ xinh đầy đặn không ngừng giãy dụa, nước mắt lã chã chảy xuống.Nhạc Trọng nhìn Lý Băng Yên đang giãy dụa thống khổ, lại điểm ra, một đạo gai xương lập tức bắn tới sát cổ họng nàng, hắn chỉ cần vung tay lên là có thể cắt ngang cổ họng mỹ nữ cao thủ thể thuật của Lang Nha doanh kia:- Đứng lên!

Từ giờ trở đi cô là tù binh của tôi!

Đương nhiên nếu cô muốn chết tôi không ngại tiễn cô một đoạn đường!Lý Băng Yên thầm cắn răng, vô cùng cừu hận nhìn Nhạc Trọng, chậm rãi đứng lên.

Nàng không muốn chết, cho dù rơi xuống trong tay Nhạc Trọng sẽ nhận hết khuất nhục, nhưng chỉ cần còn cơ hội sống sót nàng đều sẽ không bỏ qua.

Ở khu vực này cũng có không ít người nghe hiểu được Trung văn, Lý Băng Yên cũng là như thế.Nhạc Trọng cũng không nhìn Lý Băng Yên thêm lần nào, mà hướng một mảnh cây cối không bị ngọn lửa bao phủ nhìn qua, trong hai mắt tràn ngập vẻ ngưng trọng:- Anh bạn kia!

Anh xem đủ chưa?

Nếu anh không xuất hiện tôi sẽ xem anh là địch nhân!

Tôi đối với địch nhân ưa thích nhất là dùng súng cùng pháo đem bọn hắn tiêu diệt!Phiến cây cối kia đột nhiên xao động, một gã nam tử cao chừng 1m70, thân mặc bộ rằn ri, ánh mắt lợi hại chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi mang theo thủ cấp của một gã chiến sĩ Lang Nha doanh đi ra, hướng Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Anh bạn!

Không cần khẩn trương như thế!

Tôi không phải người Thái Lan, tôi là người Hoa.

Chúng ta có cùng chung địch nhân, nói không chừng chúng ta còn có thể trở thành bạn tốt!

Người này gọi là Thường Tân, có được năng lực truy tung.

Chúng tôi từng có không ít huynh đệ đều chết trong năng lực truy tung của súc sinh này.

Lần này ít nhiều nhờ anh bạn hấp dẫn lực chú ý chủ lực của bọn hắn, tôi mới có thể giết hắn!Trịnh Cường chính là cường giả đã đem đàn thằn lằn tùng lâm biến dị dẫn dụ tới công kích Nha huyện, hắn nhìn Nhạc Trọng cười, đem thủ cấp máu chảy đầm đìa của Thường Tân ném trên mặt đất.

Sức chiến đấu của bản thân Thường Tân không mạnh, kỹ năng chủ động của hắn là Thần Nhãn, truy tung tinh thông, theo ý nào đó muốn giết hắn còn phiền toái hơn giết Đạt Dương.Trịnh Cường nhìn Nhạc Trọng cười sang sảng, ánh mắt lợi hại gắt gao nhìn chằm chằm trên cốt khải bao phủ toàn thân Nhạc Trọng.

Cơ thể của hắn căng thẳng, hoàn toàn bị vây trong trạng thái chuẩn bị chiến x,e m t,ại kktruyen.c om tranh.

Nếu có gì ngoài ý muốn lập tức có thể phát động công kích hoặc chạy trốn:- Tôi gọi là Trịnh Cường, là cán bộ của Hoa Hưng Hội!

Anh bạn cũng là người Hoa đi, xưng hô như thế nào?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trịnh Cường, thản nhiên hỏi:- Làm sao anh biết tôi là người Hoa?

Trong Thái Lan người biết Trung văn cũng không ít!Trịnh Cường thản nhiên nói:- Tên súc sinh Ngô Nham Hồng đối với người Hoa vẫn vô cùng chiếu cố.

Đại bộ phận cao thủ người Thái trong khu vực này đều bị hắn mời chào về dưới trướng.

Cùng đi săn giết cao thủ Lang Nha doanh của Ngô Nham Hồng, cũng chỉ có những người Hoa như chúng ta mà thôi!- Tôi gọi là Nhạc Trọng, người Trung Quốc!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Trịnh Cường một lúc, tâm niệm vừa động, giải trừ hợp thể phòng hộ thuật, từ trong ba lô lấy ra hai hộp thịt thú biến dị nhị giai ném một hộp cho Trịnh Cường, bản thân mở hộp còn lại ngồi trên một tảng đá bắt đầu ăn.Trịnh Cường cẩn thận quan sát Nhạc Trọng một lúc, lại tỉ mỉ xem xét hộp thịt nhị giai, cười sang sảng, cũng mở ra ăn.Trịnh Cường cắn lấy miếng thịt, ánh mắt sáng lên nói:- Thịt thú biến dị nhị giai!

Thứ tốt!Trịnh Cường ăn vài miếng thịt, trực tiếp vươn cành ô liu với Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng, anh lẻ loi một mình sẽ không đấu nổi với tên súc sinh Ngô Nham Hồng đâu!

Anh có muốn gia nhập Hoa Hưng Hội chúng tôi không?

Cùng nhau đối kháng tên súc sinh Ngô Nham Hồng kia?

Chương 400: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNgười lẻ loi một mình vĩnh viễn đều bị vây ở địa vị nhược thế.

Cho dù cường đại như Nhạc Trọng nhưng khi lẻ loi một mình gặp phải cao thủ đoàn Lang Nha doanh chỉ có thể nhượng bộ lui binh, không dám ngay mặt chiến đấu.

Nếu đại quân của Ngô Nham Hồng tập thể xuất động, Nhạc Trọng chỉ có thể quấy nhiễu gây rối, nếu không cẩn thận chỉ sợ còn phải chết trong tay đối phương.Nhạc Trọng không lập tức trả lời, mà lên tiếng hỏi:- Hoa Hưng Hội là tổ chức gì vậy?Hoa Hưng Hội tồn tại cũng không phải là bí mật gì, Trịnh Cường rất nhanh đem tình huống của Hoa Hưng Hội giới thiệu với Nhạc Trọng.Ngô Nham Hồng xem toàn bộ người nước ngoài là lợn cẩu, một khi bị hắn bắt được đều sẽ bị biếm làm nô lệ, tùy ý tra tấn, cưỡng bức lao động mãi cho tới khi bọn họ tử vong mới thôi.

Dưới sự thống trị tàn bạo của hắn, đại bộ phận người Hoa bị buộc bất đắc dĩ liền tổ chức phản kháng, vì vậy mới có Hoa Hưng Hội ra đời.Ngoại trừ Hoa Hưng Hội, còn có Hồng Môn, Thanh Băng, Hổ bang, Báo bang, Đại Đao bang vô số tiểu bang hội người Hoa thành lập.

Mà trong những thế lực kia thì Hoa Hưng Hội cường đại nhất.Nhưng lực lượng do người Hoa tổ chức thật sự quá yếu, lẫn nhau còn không ngừng nội đấu, căn bản không phải đối thủ của Đại Thái đế quốc của Ngô Nham Hồng.

Cũng chỉ có thể làm ra được một ít động tác gây rối, đồng thời trong lúc không ngừng gây rối ngược lại còn bị Lang Nha doanh của Ngô Nham Hồng đuổi giết không ít cao thủ.Lần này Trịnh Cường chứng kiến Nhạc Trọng đem bảy tinh anh của Lang Nha doanh liệp sát, hai mắt tỏa sáng, lập tức sinh ra lòng mời chào.Phải biết rằng muốn liệp sát tiểu đội của Đạt Dương không phải là chuyện đơn giản.

Một trong ba tiến hóa giả của Hoa Hưng Hội bị chết trong tay tiểu đội của Đạt Dương.

Nhạc Trọng có thể xử lý tiểu đội tinh anh này, thực lực khủng bố đến đáng sợ.Nhạc Trọng thản nhiên nói một câu:- Nếu tôi gia nhập Hoa Hưng Hội, có thể làm chức hội trưởng không?Trịnh Cường có chút xấu hổ cười nói:- Không được!

Nhưng với thực lực của anh, chỉ cần lập vài công lớn cho Hoa Hưng Hội chỉ trong vòng hai năm thăng chức phó hội trưởng hẳn là không có vấn đề!Đây cũng không phải niên đại người có võ công cao nhất thì sẽ làm thủ lĩnh.

Cho dù thực lực của Nhạc Trọng mạnh hơn nữa, hắn gia nhập vào Hoa Hưng Hội cũng không thể một bước lên trời trở thành hội trưởng.Nhạc Trọng lắc đầu nói:- Bỏ đi!

Tôi đối với việc làm thủ hạ của người khác thật không có hứng thú.

Chúng ta kết minh là tốt nhất!Trịnh Cường thở dài một hơi, thà làm đầu gà không làm đuôi trâu, đây là quan niệm của thật nhiều người Hoa.

Chẳng hạn như thủ lĩnh Hồng Môn, Thanh bang, Đại Đao bang đều là cường hóa giả ngoài 15 cấp, nhưng bọn hắn đều không muốn gia nhập Hoa Hưng Hội, chỉ nguyện ý cùng họ kết minh.

Hơn nữa trong những bang phái nhỏ người Hoa, tranh đấu lẫn nhau không ngớt, cuộc chiến gồm thâu chỉ vài ngày luôn diễn biến một lần.Trịnh Cường nhìn Lý Băng Yên, trong mắt hiện vẻ nóng rực hỏi Nhạc Trọng:- Xà Mỹ Nữ Lang Nha doanh Lý Băng Yên kia anh dự tính xử lý như thế nào?

Đem nàng giao cho Hoa Hưng Hội chúng tôi được chứ?

Hoa Hưng Hội có thể cung cấp cho anh hai mươi khẩu súng cùng hai ngàn viên đạn!Ánh mắt Nhạc Trọng sáng lên, nhìn thật kỹ Lý Băng Yên, lâm vào trong trầm tư.Lý Băng Yên bị ánh mắt của hắn làm hoảng sợ, nàng lập tức dùng Trung văn thật thành thạo nói với hắn:- Nhạc Trọng!

Mời anh thả tôi trở về.

Chỉ cần anh nguyện ý thả tôi trở về, tôi nguyện ý lấy năm mươi tấn lương thực, hai mươi khẩu súng, bốn ngàn viên đạn đến chuộc thân!Nhạc Trọng nhìn Trịnh Cường mỉm cười đề nghị:- Trịnh Cường, giúp tôi một chuyện.

Để cho người của các anh can thiệp với người của Lang Nha doanh.

Để cho họ vận chuyển ba trăm tấn lương thực đến nơi đây đổi Xà Mỹ x e,m on l,i ne. .t.ạ.i kk truyen. com Nữ Lý Băng Yên.

Làm thù lao các anh có thể lấy ba mươi tấn lương thực đi, như thế nào?Trịnh Cường tự hỏi một hồi, phát hiện Hoa Hưng Hội của bọn họ không hề có tổn thất gì trong chuyện này, vì thế gật đầu đáp:- Tốt!Ở trong tận thế, vô luận là tổ chức nào đều thập phần khao khát tìm kiếm lương thực.

Ba mươi tấn lương thực cũng không phải là số lượng nhỏ, chỉ cần trả giá chút công sức thì có thể lấy được, Hoa Hưng Hội đương nhiên không có ý kiến.Doanh trưởng Ô Đạt Duy của Lang Nha doanh vẻ mặt giận dữ quát lên:- Cái gì?

Tiểu đội Đạt Dương toàn diệt, Băng Yên bị bắt sống?Một gã phụ trách thông tin quay mắt nhìn qua Ô Đạt Huy phát ra uy áp cường đại, trên trán không ngừng đổ mồ hôi, có chút khiếp đảm nói:- Vâng!

Người nọ còn thông qua Hoa Hưng Hội yêu cầu chúng ta lấy ba trăm tấn lương thực đổi lấy Lý Băng Yên.Ô Đạt Huy vẻ mặt tái nhợt, hai tay nắm chặc thành ghế nhìn qua tên kia nói:- Bọn người Đạt Dương bị tiêu diệt là người nào?Đạt Dương ở trong Lang Nha doanh cao thủ nhiều như mây cũng là cao thủ xếp thứ 6.

Bọn họ là tiểu chiến đội cận chiến, viễn trình, truy tung, triệu hoán đầy đủ mọi thứ.

Ngay cả người tiến hóa cường đại cũng chết trong tay của bọn họ, nhưng mà tiểu đội tinh anh như vậy bị một mình Nhạc Trọng tiêu diệt, làm cho Ô Đạt Huy có chút không dám tin tưởng.Tên chiến sĩ nói:- Kẻ tiêu diệt bọn người Đạt Dương là một người châu á, tên gọi là Nhạc Trọng!Ô Đạt Huy trong mắt phát lạnh, sát cơ lẫm lẫm nói:- Nhạc Trọng! !

Trở về nói cho bọn họ biết!

Tôi sẽ cầm ba trăm tấn lương thực nói với Lý Băng Yên.

Nói cho Nhạc Trọng, nếu như hắn dám làm phương hại Lý Băng Yên nửa phần, tôi tuyệt đối không buông tha cho hắn!- Vâng!Tên chiên sĩ kia gật đầu nói ra.Một gã làn da ngăm đen, thân cao chưa đủ một mét bốn nhướng mày, nhìn qua Ô Đạt Huy hỏi:- Đạt Huy! !

Anh thật sự cầm ba trăm tấn lương thực đổi Lý Băng Yên sao?Người này thân cao một mét bốn tên là Lý Uyên Đạt, là một gã người tiến hóa hệ nhanh nhẹn.

Hắn cũng là phó thủ lãnh trong Lang Nha doanh bên, sức chiến đấu gần với Ô Đạt Huy.

Có được thân thủ cực kỳ khủng bố, hắn một người từng ở trên chiến trường tiêu diệt một chi quân đội trang bị tốt.

Ở trong Lang Nha doanh có uy vọng rất nạnh, mà hắn và Ô Đạt Huy có quan hệ phối hợp cực kỳ thân thiết.Trên mặt Ô Đạt Huy hiện ra nụ cười lạnh dữ tợn.- Đương nhiên không phải! !

Tôi muốn dùng ba trăm tấn lương thực làm mồi nhử, triệt để đem con chó Trung Quốc Nhạc Trọng đánh chết!Có dạng thủ lĩnh gì thì sẽ hội tụ thủ hạ đó.

Ngô Nham Hoành cảm giác ghét Trung Quốc chó má cực nặng, xem người Trung Quốc là gia súc.

Trong thủ hạ của Ô Đạt Huy không có tên thủ hạ Trung Quốc nào cả.

Giống như Đức Na-zi (đảng Phát Xít do Hít-le cầm đầu) vậy!Nghe Ô Đạt Huy nói vậy thì Lý Uyên Đạt chợt không nói gì nữa.

Hắn chỉ muốn giết người, chỉ cần Ô Đạt Huy không vi phạm nguyên tắc quá lớn là được.

Hắn cũng không tiến hành can thiệp hành vi của Ô Đạt Huy làm gì.

Chính là vì như thế cho nên hai chính phó của Lang Nha doanh sống chung cực kỳ hoa hợp, cũng không có bởi vì quyền lực mà nội chiến.
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 5


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Chương 401: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comKhông lâu từng chiếc xe tải lớn từ trong huyện chạy ra ngoài.

Mang theo nhiêu lương thực chạy lên đỉnh núi mà Nhạc Trọng chỉ định.Ba trăm tấn lương thực cũng không phải số lượng nhỏ, đoàn xe vận tải phải mất vài tiếng mới có thể dỡ lương thực xuống đoàn xe.Sau khi Ô Đạt Huy đi tới đỉnh núi thì nhanh chóng cho chiến sĩ Lang Nha doanh khống chế một đỉnh núi hiểm yếu.

Đồng thời hai chiếc trực thăng vũ trang đã giấu trong rừng, tùy thời chuẩn bị cất cánh, tiến hành đả kích Nhạc Trọng.Ô Đạt Huy thấy Nhạc Trọng có thể đánh chết Đạt Dương là cao thủ tinh nhuệ của Lang Nha doanh thì vô cùng coi trọng, người mạnh như vậy không cách nào đối kháng chính diện với Ngô Nham Hoành.

Nhưng mà chiến đấu du kích thì có thể chế tạo rất nhiều phiền toái cho Đại Thái Lan đế quốc.Tinh anh của Lang Nha doanh tự nhiên không thể vì Ngô Nham Hoành mà đối nghịch với cao thủ.

NHưng mà cao thủ cũng chế tạo rất nhiều phiền toái cho Ngô Nham Hoành, hơn một trăm chiến sĩ của Ngô Nham Hoành chết trong tay cao thủ kia.

Hơn nữa cũng ngăn chặn không ít tinh lực của Ngô Nham Hoành.Thời gian không ngừng trôi qua, với tư cách nhân vật chính Nhạc Trọng vẫn chưa xuất hiện.- Nhạc Trọng đáng chết!

Hắn rốt cuộc muốn làm gì?Sau khi đợi ba giờ thì Ô Đạt Huy đã có chút phập phồng không yên.

Nhướng mày, nghiến răng nghiến lợi mắng một câu.- Doanh trưởng!Đúng lúc này một gã chiến sĩ chạy tới đây.

Hướng về Ô Đạt Huy báo cáo:- Nhạc Trọng phái người tới!

Hắn nói chúng ta ở chỗ này bố trí mai phục, một điểm thành ý cũng không có.

Muốn chúng ta bây giờ lập tức đem lương thực chuyển tới Thanh Trúc Phong.Ô Đạt Huy xanh mặt, trong nội tâm càng kiêng kỵ Nhạc Trọng sâu hơn một tầng:- Bị hắn khám phá sao?

Hắn đúng là giảo hoạt!Một gã chiến sĩ nhìn qua Ô Đạt Huy hỏi:- Doanh trưởng!

Làm sao bây giờ?Ô Đạt Huy trầm mặc một hồi, chút ngăn trở này năm trong dự liệu của hắn, hắn trực tiếp ra lệnh:- Dựa theo hắn phân phó.

Đem lương thực chuyển dời đến Thanh Trúc Phong đi.

Lúc này các ngươi không cần tới.- Vâng!Tên kia truyện được co-py .t-ạ-i kkt ruye,n . co m chiến sĩ cung kính đáp.- Chỉ cần mày còn ham ba trăm tấn lương thực!

Mày tuyệt đối không thoát khỏi tay của tao đâu!Trong lòng Ô Đạt Huy hung dữ nghĩ thầm, trogn ba trăm tấn lương thực kia, đại bộ phận rương hòm đều có lương thực chính thức, nhưng mà trong ba mươi rương thì có cao thủ của Lang Nha doanh.Chỉ cần Nhạc Trọng phái người tới lấy ba trăm tấn lương thực, cao thủ Lang Nha doanh trong rương sẽ giết ra, phối hợp với hai chiếc trực thăng vũ trang hỗ trợ, đủ để tiêu diệt một doanh ô hợp.Chiên sĩ quân Thái dựa theo lệnh của Ô Đạt Huy mang ba trăm tấn lương thực chuyển tới Thanh Trúc Phong.

Lãng phí thêm mấy tiếng đồng hồ.- Doanh trưởng! !

Nhạc Trọng bảo chúng ta vận chuyển lương thực tới Tích Dịch Lâm.Vừa mới vận chuyển lương thực tới Thanh Trúc Phong qua một giờ và một tên chiến sĩ chạy đi báo cáo với Ô Đạt Huy.- Nhạc Trọng khốn kiếp! !

Lại dám đùa tao! !

Nếu như tao bắt được mày, tao nhất định sẽ lăng trì xử tử mày!Ô Đạt Huy vẻ mặt tái nhợt cùng dữ tợn, hung hãn đánh một quyền lên thân cây, oanh một tiếng vang thật lớn, gốc cây trực tiếp bị một quyền của hắn đánh gãy.

Hắn đã biết rõ Nhạc Trọng cũng không có tâm tư giao dịch với hắn, nếu không cũng không trêu đùa như vậy.Ô Đạt Huy mặt âm trầm cắn răng nói:- Chúng ta trở về!Nghe được lệnh của Ô Đạt Huy thì chiến sĩ Lang Nha doanh và các quân Thái khác bị giày vò một thân mệt mỏi quay về.Mà Nhạc Trọng thì dẫn theo Lý Băng Yên đi tới hướng của Lang Nha doanh đóng quân, hắn đã hoàn thành mục tiêu kiếm chế Ngô Nham Hoành một ngày, hiện tại hắn phải trở lại thị trấn nhỏ, tổ chức lui lại, dẫn người rời đi.Nhạc Trọng lúc này chế tạo phiền phức cho Ngô Nham Hoành, hắn căn bản không có năng lực ngăn cản đại quân của Ngô Nham Hoành tấn công.Chỉ cần Ngô Nham Hoành phái Lang Nha doanh đi tới tấn công Nhạc Trọng, tuyệt đối có thể dễ dàng đánh tan người của Nhạc Trọng.Lý Băng Yên oán hận nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Anh không coi trọng chữ tín!

Anh không phải đáp ứng lấy được ba trăm tấn lương thực là thả tôi sao?

Người của tôi không phải lấy ba trăm tấn lương thực rồi sao?

Vì cái gì anh không giao dịch và thả tôi đi?Nhạc Trọng đi tới địa điểm nhưng không giao dịch, chuyện này làm cho Lý Băng Yên tức giận không thôi.

Nàng thập phần tinh tường, chỉ cần Nhạc Trọng bước vào địa điểm giao dịch chính là cửu tử nhất sinh.

Nàng cũng có thể có một đường sinh cơ, nhưng mà hy vọng này bị Nhạc Trọng làm tan vỡ.Nhạc Trọng nhìn qua Lý Băng Yên đang tức giận và lạnh lùng nói:- Cô thành thật cho tôi đi!

Là Lang Nha doanh không có thủ tín, thiết hạ mai phục, cho nên mới giao dịch không thành, không nên trách lên đầu của tôi.Lang Nha doanh sảng khoái đáp ứng, Nhạc Trọng đã biết rõ tâm tư của bọn chúng nên không giao dịch thành công.

Ban trăm tấn lương thực, đó cũng không phải con số nhỏ.

Hơn nữa đổi vị trí suy nghĩ, Nhạc Trọng đứng ở vị trí của Ô Đạt Huy, cũng chỉ nghĩ biện pháp tiêu diệt bọn tham lam.Lý Băng Yên oán hận trừng mắt nhìn Nhạc Trọng và cúi đầu xuống, một bộ dáng kính cẩn nghe lời, nhưng trong lòng không biết giết Nhạc Trọng bao nhiêu lần.Nhạc Trọng mang theo Lý Băng Yên trở lại thị trấn nhỏ, liền nhìn thấy đám người hoa, người da trắng, người da đen sống sót đã khôi phục nguyên khí, bọn họ cầm vũ khí trong tay, đang tuần tra trong trấn, chấn nhiếp những người Thái Lan sống sót.Trên đường phố không có một bóng người, trên đường giao thông có không ít bao cát, lưới sắt và một tên chiến sĩ.Nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới, những chiến sĩ này nhìn qua Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội, trong mắt tràn ngập cảm giác sùng kính cùng cảm kích.

Chính là nam nhân này đã cứu bọn họ ra khỏi địa ngục, trả lại đồ ăn, khỏe mạnh, lực lượng, tôn nghiêm, cho bọn họ được trở lại làm người, mà không phải tồn tại như heo chó.

Chuyện này càng cảm kích và sùng bái Nhạc Trọng từ đáy lòng.Một tên chiến sĩ mặt sẹo, làm tướng mạo của hắn dữ tợn nhìn qua Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội, trong mắt chớp động ánh mắt cảm kich và sùng bái:- Nhạc lão đại! !

Trần Dao tiểu thư ở bên cạnh, xin ngài đi theo tôi!Hơn hai trăm người sống sót Thái Lan cũng bị ngược đãi như heo chó, trên người đầy sẹo, mặt mày hốc hác cũng không ít.- Anh tên là gì?Nhạc Trọng đi theo tên chiến sĩ này và nói ra.- Tôi là Phan Kim Dũng!Tên chiến sĩ nhanh chóng trả lời.Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Có nguyện ý làm cảnh vệ của tôi không?Phan Kim Dũng nói chuyện về Thái Lan, tướng mạo vô cùng dữ tợn, sát cơ lẫm lẫm nói:- Đương nhiên nguyện ý! !

Nhưng mà Nhạc lão đại!

Tôi càng muốn ra tiền tuyến.Nhạc Trọng từ trong trại tù binh của Thái Lan cứu ra hơn hai trăm người Thái Lan sống sót bình thường, bọn họ tràn ngập cừu hận với đám người khác.

Hận không thể giết sạch đám người Thái Lan này.Nghe Phan Kim Dũng nói vậy thì Lý Băng Yên nhướng mày, nàng là người Thái Lan, nghe được có người mắng to Thái Lan, tự nhiên trong nội tâm thập phần không thoải mái.

Chương 402: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng vỗ vỗ vai của Phan Kim Dũng, không có cưỡng cầu:- Vậy được rồi!

Đứng lên đi!

Tương lai chém giết địch nhân trên chiến trường.- Người nào đó?Thời điểm Phan Kim Dũng mang theo Nhạc Trọng đi vào trong kiến trúc của chính phủ, bốn gã nữ binh cầm súng lạnh giọt quát lớn Nhạc Trọng cùng Phan Kim Dũng.Phan Kim Dũng tiến lên giải thích:- Vị này chính là Nhạc Trọng Nhạc lão đại, tối hôm qua là đại ân nhân cứu tôi!

Bạn trai của Trần Dao tiểu thư!Những nữ nhân sống sót được Trần Dao ra tay giải cứu, các nàng cũng chưa từng gặp qua mặt của Nhạc Trọng.- Đa tạ Nhạc lão đại!

Cứu chúng tôi!Bên nữ binh cầm súng nhìn qua Nhạc Trọng, nước mắt trong mắt khởi động, ngay ngắn cúi chào Nhạc Trọng.

Nếu không phải có Nhạc Trọng xuất thủ cứu giúp, các nàng chỉ là những nữ tử bị đùa bỡn không có tôn nghiêm.Nhạc Trọng khe khẽ thở dài nói:- Đứng lên đi!

Tôi chỉ làm chuyện phải làm.Bốn nữ binh cầm súng đứng thẳng.Nhạc Trọng dưới sự dẫn dắt của Phan Kim Dũng đi vào bên trong.Trong bốn nữ binh, phân ra hai người đi theo Nhạc Trọng.

Các nàng đang dự phòng Nhạc Trọng là đồ giả mạo gây bất lợi với Trần Dao.- Nhạc Trọng đã trở về!Trong văn phòng này Trần Dao đang phân phó vài nữ binh còn sống sót, nàng vừa nhìn thấy Nhạc Trọng, chợt kinh hỉ kêu lên.Trần Dao thủ vững ở chỗ này, cũng có áp lực thật lớn.

Trong trấn nhỏ này nhân khẩu Thái Lan có hai ngàn sáu trăm người.Trần Dao làm thủ lĩnh thì phải cân nhắc nhiều chuyện trong này, thừa nhận áp lực to lớn.

Nàng càng hiểu thêm về áp lực mà Nhạc Trọng thừa nhận cho tới bây giờ.Nhìn thấy bộ dáng của Trần Dao vô cùng vui mừng thì những nữ binh kia nhìn qua Nhạc Trọng thật sâu, cố nhớ kỹ tướng mạo của nam nhân này và lui ra ngoài.Nhạc Trọng mỉm cười đi đến trước ghế sa lon của Trần Dao ngồi xuống và khích lệ:- Trần Dao!

Làm tốt lắm!

Thoạt nhìn cả thị trấn nhỏ này em đã nắm giữ rồi!Không phải là người nào cũng có thể lợi dụng được chút lực lượng của mình nắm giữ trấn nhỏ này.

Trần Dao có thể khống chế cả trấn nhỏ mà không gây ra nhiễu loạn lớn thì năng lực rất xuất sắc.Trần Dao nhìn qua Nhạc Trọng cười ngọt ngào, đi tới bên người của Nhạc Trọng và ngồi xuống.

Giảng thuật nàng làm thế nào khống chế trấn nhỏ này.Nhạc Trọng đi rồi thì Trần Dao liền nhanh chóng phái những người sống sót còn nhúc nhích được trấn thủ những con đường trọng yếu.Đồng thời Trần Dao còn đem hai trăm nữ nhân Thái Lan tổ chức thành một đội quân, phân phát vũ khí cho các nàng.

Những nữ nhân này là đồ chơi của quân Thái lúc trước, nhưng mà khi các nàng có thể ăn ít gì đó, thân thể tuy suy yếu nhưng mà miễn cưỡng còn sức chiến đấu.Còn có hai trăm nữ nhân còn sống sót cầm vũ khí tuần tra ường phố, cả thị trấn nhỏ này không còn bạo loạn, Trần Dao lúc này trực hành chính sách giới nghiêm quân sự.

Hạ lệnh đánh gục bất luận bất cứ người nào đi lại trên đường, làm tất cả người sống sót Thái Lan lưu lại trong gian phòng của mình, phòng ngừa bọn họ hoạt động cấu kết với nhau.Sau khi sử dụng đủ loại thủ đoạn, Trần Dao mới có thể miễn cưỡng khống chế được thị trấn nhỏ.

Nơi này chính là phía bắc Thái Lan.

Hoạt động phòng vệ phản kích đã duy trì hơn ba mươi năm qua.

Người phía bắc Thái Lan tràn ngập cừu hận người Trung Quốc.

Trong khu vực này Trần Dao lại là một người Hoa, hơi không cẩn thận sẽ bị người Thái Lan đánh trả.Trải qua một ngày nghỉ ngơi. có thịt thú biến dị cấp hai cho nên những người sống sót đã khôi phục nguyên khí thật nhiều.

Đương nhiên dùng tình huống thân thể của những người sống sót, không đủ ủng hộ bọn họ chiến đấu lâu dài.Trong mắt Trần Dao hiện ra vẻ lo âu, trong ánh mắt tràn ngập nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng.- Nhạc Trọng!

Hiện tại chúng ta phải làm gì?Tình huống của bọn người Nhạc Trọng hiện tại kém tới cực điểm.

Chẳng những thân ở tha hương, còn phải chống cự căm hận của người Thái Lan với người hoa.

Rất khó xem online tại kktruyen.com chiêu mộ được người tín nhiệm.

Trừ chuyện đó ra, người sống sót ở địa phương khó tin phục người xa lạ như Nhạc Trọng.

Đồng thời bọn họ ở gần hang ổ của Ngô Nham Hoành quá gần.

Không đến sáu mươi cây số.

Chỉ cần đối phương phái ba doanh quân đội là dễ dàng nghiền nát người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Lập tức tổ chức nhân thủ, hướng thành phố Lan Sơn lui lại.Hiện tại cũng chỉ có thể lui một bước, dù sao trừ thành phố Lan Sơn ra, địa phương khác không phải là rừng núi có biến dị thú thì chính là thôn trấn có thi đàn chiêm giữ.

Còn lại chính là phạm vi thế lực của Ngô Nham Hoành.Dùng thực lực người của Nhạc Trọng đi khiêu khich Ngô Nham Hoành bây giờ thì không khác gì tìm đường chết.Trần Dao khẽ chau mày nói:- Nhạc Trọng, nơi này có hơn hai ngàn người Thái Lan.

Lui về thành phố Lan Sơn không có vấn đề gì chứ?

Ven đường biến dị thú có lẽ sẽ xông ra a.Hơn hai ngàn người di chuyển, mùi này tuyệt đối không thể nào lừa gạt được biến dị thú.

Lúc trước Nhạc Trọng di chuyển mây vạn người của thành phố SY trên đường cao tốc, bởi vì trước tận thế gần đường cao tốc khó mà có dã thú cũng không có biến dị thú cỡ lớn hoạt động.

Đồng thời còn phái đại quân hộ vệ, cho dù như thế trong lúc người sống sót di chuyển vẫn xảy ra mấy lần biến dị thú tập kích.Thái Lan này có nhiều rừng nhiệt đới, số lượng biến dị thú cũng cực lớn, thời điểm di chuyển hai ngàn người, phát sinh biến dị thú công kích nhân loại tỷ lệ rất cao.Trong mắt Nhạc Trọng dị quang lóe lên, bất động thanh sắc nói:- Không có vấn đề gì!

Cứ làm như vậy!Trần Dao nhướng mày, nhìn qua Nhạc Trọng, trong ấn tượng của nàng thì Nhạc Trọng không phải là người bỏ qua người khác.

Nhưng mà nàng thông minh nên hiểu ra ý của Nhạc Trọng, những người Thái Lan sống sót địch ta khó phân, có lẽ sẽ chọc bọn họ một đao.Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài có âm thanh nổ tung.Đồng thời nương theo đó là tiếng mắng chửi, vang lên vô số tiếng súng.- Nhanh đi theo anh!Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến, phi tốc chạy ra bên ngoài.Trần Dao cũng theo sát sau lưng Nhạc Trọng chạy qua nhà lầu.Nhạc Trọng cùng Trần Dao hai người vừa mới đi lên cao không bao lâu, mấy phát đạn hỏa tiễn chợt bắn lên tòa lầu này, nương theo đó là âm thanh nổ mạnh ầm ầm, tòa nhà này sụp đổ ầm ầm.Trần Dao nhìn qua tòa nhà sụp đổ, sắc mặt tái nhợt, nếu như không có Nhạc Trọng, nàng vừa rồi chỉ sợ chết trong tòa nhà rồi.Nhạc Trọng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ nhìn lên trời, bay lượn hai chiếc trực thăng vũ trang.

Hai chiêc trực thăng vũ trang không ngùng nhả đạn vào trong nơi này, đem đại lượng công trình kiến trúc và người sống sót bắn chết.Dưới làn đạn dày đặc của hai chiếc trực thăng vũ trang, cả thị trấn nhỏ lâm vào biển lửa.

Đại lượng người Thái Lan sống sót từ trong gian nhà trốn ra ngoài, sau đó khóc la chạy trốn khắp nơi.Những chiến sĩ của Nhạc Trọng dùng súng trường, súng máy tiến hành xạ kích.

Còn có người dùng ống phóng rốc-két công kích hai chiếc trực thăng vũ trang trên cao.

Chương 403: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNhưng mà hai chiếc trực thăng cũng không phải bất động, những ống phóng rốc-két muốn bắn trúng tỷ lệ cực thấp, trên cơ bản trừ địa hình đặc thù hoặc là như Nhạc Trọng có năng lực đặc thù, phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn thì người bình thường khó mà dùng ống phóng rốc-két bắn trúng trực thăng vũ trang.

Những đạn súng trường bắn ra bị giáp của trực thăng ngăn cản được.Chỉ cần hai chiếc trực thăng không ngừng bắn phá vào các vị trí, trên cơ bản là tiêu diệt chiến sĩ của Nhạc Trọng.Hai chiếc trực thăng bắn trên bầu trời, giống như bá chủ vô địch gieo rắc tử vong và khủng bố, miệt thị chiến sĩ của Nhạc Trọng phía dưới.- Đáng chết!Nhạc Trọng nhìn qua hai chiếc trực thăng vũ trang trên bầu trời, trong mắt hàn quang chớp động, phát động kỹ năng ma viêm.

Ma viêm khổng lồ ngưng tụ áp súc trong tay, ngưng tụ, cuối cùng hình thành trường mâu ma viêm.Nhạc Trọng dùng sức ném một cái, trường mâu ma viêm được tinh thần lực khủng bố dẫn đạo cho nên lao thẳng về phía một chiếc trực thăng vũ trang.Ma viêm bộc phát hỏa diễm khủng bố, hỏa diễm khủng bố này bắt đầu thiêu đốt buồng nhiên liệu nguồn : kktruyen.com và hỏa dược của trực thăng, oanh một tiếng vang thật lớn, chiếc trực thăng vũ trang hóa thành hỏa cầu và rơi xuống đất.Mà chiếc trực thăng vũ trang còn lại thấy đồng bạn bị phá hủy, nhanh chóng kéo dài khoảng cách, lúc này bay lên bầu trời.

Chúng chỉ cần bay vào trong tầng mây thì không có máy bay cùng binh khí phòng không tiên tiến thì Nhạc Trọng trên cơ bản không có biện pháp với chúng được.- Thoát đi quá chậm!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, ma viêm trong tay phải khởi động, lần nữa ngưng tụ ra một trường mâu ma viêm, hắn dùng sức ném một cái lên trực thăng trên bầu trời, trường mâu ma viêm lại thiêu đốt chiếc trực thăng này.Oanh một tiếng vang thật lớn, ma viêm cũng thiêu đốt làm cho chiếc trực thăng vũ trang nổ mạnh và rơi xuống đất.- Quá mạnh mẽ!- Quá lợi hại!"..."

Vài nữ binh và nam binh đứng bên người Nhạc Trọng nhìn qua hắn, trong mắt tràn ngập vẻ sùng kính.

Nhạc Trọng dĩ nhiên là dùng sức một mình phá hủy hai chiếc trực thăng vũ trang, bọn họ căn bản không có làm chuyện gì..- Hỗn đản đáng chết!

Phản ứng thật nhanh!Nhạc Trọng phá hủy hai chiếc trực thăng vũ trang nhưng không có bất cứ vui sướng nào cả.Ngô Nham Hoành phái hai chiếc trực thăng vũ trang đánh cho bộ đội của Nhạc Trọng bộ bị tàn phế, với bốn trăm tên người hoa lực lượng trung thành của Nhạc Trọng, người da đen, người da trắng trong tập kích này đã bị đánh chết hơn năm mươi người.

Còn hai ngàn người Thái Lan có người bị giết, chết cháy vượt qua bốn trăm.

Còn có hơn bốn trăm người chạy trốn trong hỗn loạn..Rất nhiều cỗ xe bịu trực thăng vũ trang phá hủy, trừ chuyện đo ra lửa cũng thiêu hủy kho chứa lương thực ba mươi tấn và đạn dược, lương thực tồn trữ bị đốt thành tro tàn.- Rút lui!Nhạc Trọng nhìn qua thị trấn bị thiêu hủy rất nhiều.

Thù này hắn chỉ có thể ghi nhớ rong lòng.

Dùng lực lượng của hắn hiện giờ tấn công Ngô Nham Hoành không khác lấy trứng chọi đá.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì hơn một ngàn người Thái Lan sống sót và hơn ba trăm tên chiến sĩ mệt mỏi lui tới hướng Nã Bố Trấn.Từng chiếc xe không bị phá hủy thì thu thập vật tư chất lên và rút lui.Lúc này đã là chạng vạng tối, rất nhanh màn đêm chợt hàng lâm.

Nhạc Trọng không thể không mệnh lệnh đội ngũ tiếp tục hành quân trong đêm.

Đó là bởi vì thị trấn này cách nơi đóng quân của Ngô Nham Hoành quá gần, ở lại chính là đường chết.Đi trong đêm tối cho nên tốc độ hành quân bị chậm hơn rất nhiều.Hành quân trong đêm tối cho nên rất dễ dàng tách rời đội ngũ, đồng thời trong rừng nhiệt đới tràn ngập biên dị thú của Thái Lan chính là đi tìm chết.Trong đêm tối có từng đôi mắt sáng ngời hiện ra, chúng nhìn qua đám con mồi mỹ vị và không chút do dự tấn công hung mãnh.- Biến dị thú cấp 23: mèo rừng biến dị.

Là sát thủ trong đêm tối hành tung quỷ dị.- Coi chừng!

Có địch nhân!Nhạc Trọng thập phần cảnh giác, cơ hồ là khi đám mèo này phát động công kích thì hoa văn quỷ dị trên người phát sáng, trong mắt chớp động hung quang khủng bố.

Hắn đã phát giác kêu to lên.Bạch cốt vô thanh vô tức xung trận ngựa lên trước tiến về phía mèo rừng.

Hai tay của nó không ngừng huy động búa lớn, trong các đốt ngón tay của nó không ngừng bắn ra từng đạo cốt nhận bén nhọn, trực tiếp đem những con mèo rừng đánh chết đi.Nhạc Trọng trực tiếp nâng một khẩu súng máy hạng nặng bắn phá vào phía mấy trăm con mèo rừng.Dưới làn đạn oanh kích, những con mèo rừng đang lao tới dưới làn đạn khủng bố của vũ khí hạng nặng.

Có không ít con biến dị thú không ngăn cản được và chết đi.Trung đội trưởng biên phòng Cam Đào bắn lên cao một quả pháo sáng, đồng thời rống lớn lên.- Nổ súng!

Nổ súng bắn chết những con súc sinh này!Hơn ba trăm tên chiến sĩ dùng súng bắn vào đám mèo rừng này.

Nhưng mà những chiến sĩ này phần lớn không được trải qua huấn luyện bắn tỉa, bọn họ xạ kích trên cơ bản đều thất bại.

Cũng không ít người bị lực phản chấn của súng làm gãy xương vai, súng trường trong tay rơi xuống đất.Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người phát ra thật lớn hỏa lực.

Tiêu diệt nhiều mèo rừng.Trần Dao dưới hào quang pháo sáng thấy rõ những con mèo biến dị công kích, nàng phát động kỹ năng thao túng thực vật.

Lợi dụng cây mây trên các đại thụ không ngừng xoắn giết đám mèo rừng, cùng Nhạc Trọng, bạch cốt hai đại cường giả công kích số mèo sống sót.Ba người phối hợp xoắn giết nhiều mèo rừng, nhưng mà số lượng mèo rừng hơn ba trăm con, có nhiều con xông vào trong đội ngũ không ngừng tiêu diệt người sống sót.Những người Thái Lan sống sót bị chết nên mọi người lâm vào khủng hoảng, người sống sót dưới công kích của mèo rừng không ngừng khóc la và bỏ chạy.Những con mèo rừng này vô cùng nhanh nhẹn, đem những người sống sót bỏ chạy tiêu diệt.Những người sống sót thông minh thì nhanh chóng lao tới gần Nhạc Trọng, Trần Dao, Cam Đào bên này.

Chỉ có ở gần cường giả bọn họ mới sống được.Nhạc Trọng thao túng súng máy tiêu diệt rất nhiều mèo rừng, không ngừng tiêu diệt đám mèo rừng chạy vào trong đám người, hơn mười đoàn ma viêm lăng không hiện ra.

Không ngừng tiêu diệt mèo rừng.Hơn mười đoàn ma viêm của Nhạc Trọng thao túng đánh mạnh vào đầu của đám mèo rừng này, trực tiếp tiêu diệt hơn mười con mèo rừng.Sau khi tiêu diệt hơn mười con mèo rừng.

Nhạc Trọng nhanh chóng móc gai độc ra, không ngừng bắn tỉa đám mèo rừng.

Mỗi một viên đạn bắn nát đầu của đám mèo rừng.Súng máy hạng nặng không ngừng tiêu diệt một đám mèo rừng, mà gai độc thì thích hợp tiêu diệt từng con mèo rừng.

Dưới Hắc Dạ Cường Hóa, nhanh nhẹn của Nhạc Trọng đã đột phá gấp mười lần người bình thường, hắn thao túng gai độc không ngừng xạ kích, đổi viên đạn, một loạt động tác hành vân lưu thủy, hỏa lực di động vô cùng tinh chuẩn tiêu diệt đám mèo rừng này.Một bên khác, bạch cốt cũng thập phần hung mãnh tiêu diệt Nhạc Trọng nhanh hơn mấy lần.

Hai người liên thủ đồ sát hơn phân nửa mèo rừng.- Chúc mừng ngài, thăng cấp đến cấp 50, đạt được hai điểm cường hóa tự do, một điểm kỹ năng cường hóa.

Có hắc ám chi tâm, kỹ năng ma viêm của ngài có thể cường hóa lên cấp bốn.

Hơn nữa làm cơ sở, kỹ năng ma viêm cường hóa càng cao thì uy lực của ma viêm càng lớn.

Chương 404: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comMà Nhạc Trọng tiện tay dụng gai độc tiêu diệt mèo rừng, một âm thanh thăng cấp dễ nghe vang lên trong thức hải.

Hắn đúng là có một điểm kỹ năng.Nhạc Trọng tâm niệm thay đổi thật nhanh, hắn lựa chọn cường hóa hai điểm nhanh nhẹn, cũng không có lập tức lợi dụng điểm kỹ năng thăng cấp ma viêm lên cấp bốn!Dưới công kích hung mãnh của Nhạc Trọng cùng bạch cốt thì những con mèo rừng bị tiêu diệt thật nhiều, chúng vứt bỏ gần hai chỉnh sửa bởi kktruyen.com trăm cổ thi thể, nhao nhao chạy ra xa xa.- Tiếp tục đi!Nhạc Trọng nhìn thấy đám mèo rừng rút lui, lúc này mới có chút buông lỏng một hơi, sau khi thu thập trang bị hệ thống thần ma và rút lui.Ở nơi này không lâu, những con mèo rừng biến dị da lông có thể chế tác áo giáp.

Tuy nhiên không thể chống đạn, nhưng mà có thể ngăn cản công kích của tang thi.

Thế nhưng mà Nhạc Trọng lại không buông tha nửa phần.Mèo rừng là biến dị thú nhỏ yếu, nếu như là mèo rừng biến dị cấp hai cấp ba xuất hiện.

Nhạc Trọng mang theo đám người sống sót này sẽ chết và tổn thương thảm trọng.Sau khi có chuyện mèo rừng tập kích, tất cả người sống sót đều nhận thức được nguy hiểm của lần hành quân này.

Bọn họ nhao nhao tăng tốc độ trong bóng tối.Nhạc Trọng lúc này sau khi rời đi không lâu, một con mèo biến dị cấp hai như sư hổ toàn thân chớp động uy nghiêm vương giả xuất hiện trong rừng.

Nó ngửi ngửi hương vị trong không khí, chợt như mủi tên lao thẳng về phía Nhạc Trọng..Con mèo biến dị cấp hai này phát động tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh chóng, những người sống sót bình thường chỉ cảm thấy có làn gió thổi qua, ngay cả bóng dáng của mèo rừng biến dị cấp hai cũng không rõ ràng.Giống như thiểm điện, con mèo biến dị này xuất hiện sau lưng Nhạc Trọng, vô thanh vô tức một trảo chụp vào cổ của Nhạc Trọng.Cơ hồ là sau khi con mèo biến dị cấp hai giơ móng vuốt ra thì Nhạc Trọng mới sinh ra cảm giác sởn hết gai ốc, hắn lập tức phát động kỹ năng Ảnh Bộ và thân thể trùn xuống, lăn qua một bên.Bạch cốt đứng bên người của Nhạc Trọng lúc này hung hãn vỗ một búa lên đầu của con mèo rừng biến dị cấp hai.Tốc độ của con mèo rừng biến dị cấp hai này khủng bố, mặc dù Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, vẫn không hoàn toàn đào thoát công kích, bị nó hung hăng một vuôt vỗ lên vai, giáp da của Hắc Lân Hung Trư cấp hai dưới một vuốt của mèo rừng cấp hay này dễ dàng bị xé rách.

Vai trái của Nhạc Trọng kéo ra một vết thương dài, lộ ra vết thương máu tươi đàm đìa.- Biến dị thú cấp 60: mèo rừng cấp hai!

Bá chủ trong rừng!Con mèo rừng biến dị cấp hai này không có thức tỉnh thực lực bổn nguyên, lực lượng của nó xa xa kém hơn những con hung thú khổng lồ, lực phòng ngự cũng không cách nào so sánh với Hắc Lân Hung Trư cấp hai, tiểu Quy cấp hai.

Da lông của nó chỉ có thể ngăn cản được súng máy hạng nặng, không cách nào ngăn cản đạn pháo 25 li oanh kích.

Thế nhưng mà nó có tốc độ cực kỳ khủng bố, cực kỳ tiếp cận biến dị thú cấp ba và có lực công kích vô kiên bất tồi, bản năng chiên đấu vô cùng cao minh, khiến nó trở thành sát thủ rừng nhiệt đới.Bạch cốt đánh ra một búa vô cùng nhanh, cho dù là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn của nhân loại ở khoảng cách gần cũng bị phách trúng.

Thế nhưng mà con mèo rừng cấp hai uốn éo thân hình, trực tiếp né qua một búa của bạch cốt, tứ chi vừa chạm đất sau đó dùng lực nhảy dựng lên, giống như viên đạn lao vào bạch cốt, đánh bạch cốt ra xa hơn mười thước.Nhạc Trọng lăn một vòng trên đất, chợt nhanh chóng nhảy dựng lên, hắn dùng ống phóng rocket pf98 120 li chống tăng tiêu diệt nhiều hung thú cấp hai.

Tuy nhiên đạn khẩu pf98 120 li chống tăng này chỉ còn lại chín viên, nhưng mà trong sống chết trước mất không nghĩ nhiều.Nhạc Trọng vừa mới nhắm trúng con mèo biên dị cấp hai, tứ chi của con mèo này giãm mạnh lên mặt đất, chợt giống quỷ mị biến mất trong tầm ngắm của Nhạc Trọng, con mèo này không có thân thể to lớn như đám biến dị thú khác, cho nên lực lượng và phòng ngự của nó không cách nào so sánh được với đám biến dị thú kia, nhưng mà tốc độ của nó vô cùng khủng bố.Sau khi con mèo biến mất, sau một khắc chợt xuất hiện bên phải của Nhạc Trọng, ánh mắt của nó chớp động hào quang lãnh khốc, huy động móng vuốt đập về phía Nhạc Trọng.

Chỉ cần bị nó đập trúng thì đầu của Nhạc Trọng sẽ bị gọt bay.Nhạc Trọng vứt bỏ khẩu pf98 120 li chống tăng này, tay vừa lộn một cái và cây đao dài màu đen xuất hiện.

Hắn chỉ kịp cử động đao ngăn cản trước người của mình, móng vuốt của con mèo cào lên Hắc Nha Đao.Nanh vuốt tấn công, một cổ lực lượng cực lớn đánh lên Hắc Nha Đao, cơ hồ làm cho Hắc Nha Đao trong tay của Nhạc Trọng bay ra.Nhạc Trọng miễn cưỡng ngăn cản một kích này, nhưng cũng bị con mèo đánh bay ra ngoài chừng bảy mét.Một kích này đánh bay Nhạc Trọng, tứ chi của con mèo chấn động, mang theo từng đạo tàn ảnh xuất hiện trước người của Nhạc Trọng và một trảo đánh lên người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hít sâu một hơi, phát động kỹ năng thao túng trọng lực, một cổ lực lượng mấy trăm cân áp lên thân thể của con mèo biến dị.Dưới áp lực nặng mấy trăm cân này, tốc độ của con mèo rừng chậm đi thật nhiều, Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ vẫn không cách nào so sanh với nó, nhưng mà không phải thúc thủ vô sách.Kỹ năng khác nhau tạo thành hiệu quả khác nhau với biến dị thú.

Kỹ năng thao túng trọng lực của Nhạc Trọng đẳng cấp quá thấp, cũng chỉ có hiệu quả rõ ràng với những biến dị thú hệ nhanh nhẹn mà thôi.

Nếu như sử dụng với Hắc Lân Hung Trư là cự thú to lớn.

Sức nặng mấy trăm cân xem như không có.Nhạc Trọng bắt kịp tốc độ của con mèo, hung quang hiện ra trong mắt, Hắc Nha Đao lạnh lùng chém lên thân thể của nó, muốn lưỡng bại câu thương với con mèo cấp hai này.Con mèo cấp hai này mang lại áp lực thật lớn cho Nhạc Trọng.

Loại biến dị thú loại hình tốc độ này là khawcstinh của người cường hóa tốc độ như Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng dùng đòn sát thủ ống phóng rốc-két căn bản không bắt được quỹ tích hành động của con mèo, sử dụng ống phóng rốc-két chiến đấu là tự đi tìm đường chết.Con mèo cấp hai vô cùng linh xảo né qua, né qua một đao mạnh mẽ của Nhạc Trọn, thân thể có chút trùn xuống, đột nhiên nó giống như mũi tên lao thẳng vào ngực của Nhạc Trọng.

Đem Nhạc Trọng đụng té trên mặt đất.Con mèo rừng cấp hai đè Nhạc Trọng té trên mặt đất, mở cái miệng lớn dính máu táp vào cổ của Nhạc Trọng!Trong thời khắc nguy cơ, Nhạc Trọng duỗi tay trái ngăn ở cổ của mình.

Con mèo cấp hai cắn một cái và hàm răng của con mèo cấp hai này cắn vào tay trái có giáp da Hắc Lân Hung Trư cấp hai cũng bị cắt đứt, xương tay trái bị nó cắn nát.- Trói nó lại!

Trần Dao!Nhạc Trọng bất chấp đau đớn tay trái bị cắn đoạn, rống lớn lên.Trong một chớp mắt bốn cây mây từ trên mặt đất bò ra, giống như linh xà cuốn lấy tứ chi của con mèo, dùng sức kéo, ngạnh sanh sanh giật con mèo câp hai trên người của Nhạc Trọng xuống.

Chương 405: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comTrần Dao lúc này đã thăng cấp 23, nàng chẳng những là người tiến hóa, kỹ năng thao túng thực vật đã tăng lên cấp ba, nàng thao túng cây cỏ có lực cực mạnh.

Đủ để trói mèo rừng biến dị không phải là biến dị thú không phải loại hình sức mạnh thật lâu.Nhạc Trọng sở dĩ lăn tới nơi này là trông thấy Trần Dao thúc dục bốn căn mây tiềm hành tới nơi này.Tứ chi của con mèo bị trói chặt, nó chợt ra sức giãy dụa, bốn cây mây trói quá chặt cho nên nó rất khó giật đứt.Nhạc Trọng nhìn qua con mèo cấp hai bị cuốn lấy, trước tiên phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật.

Cốt giáp bao phủ người của hắn, cánh tay trái bị cắt đứt ngưng tụ ra bàn tay bằng xương.- Mèo thối tha!

Mày cũng cắn đủ rồi!

Vậy tới phiên tao!Nhạc Trọng nhìn qua con mèo rừng cắn đứt tay của hắn, hàn quang trong mắt lóe lên, thoáng cái nhảy lên đầu của con mèo hai đấm hung hăng đánh lên đầu của con mèo, lực lượng gấp sáu lần người thường bộc phát, oanh lên đầu của con mèo.Nhạc Trọng đem hết toàn lực, hai đấm như mưa.

Thoáng cái không ngừng đánh mạnh lên đầu của con mèo, đem con mèo bị đánh đầu choáng mắt hoa, máu tươi chảy ra.Nhạc Trọng dùng sức lực gấp sáu người bình thường đối với ng u-ồ n : kk t r u y en.com biến dị thú da dày thịt béo không là gì, nhưng mà với con mèo biến dị hệ nhanh nhẹn thì có tác dụng lớn.Con mèo rừng cấp hai dốc sức giãy dụa một hồi.

Mỗi lần nó giãy dụa thì dây mây bị kéo căng.Mà con mắt Trần Dao bên kia đã sung huyết, nàng cơ hồ là dốc sức liều mạng phát động kỹ năng thao túng thực vật, vận chuyển tinh thần lực không ngừng duy trì cây mây.

Nếu như không có tinh thần lực ủng hộ thì dây mây bị đứt lâu rồi.Nhạc Trọng hai đấm trùng trùng điệp điệp đánh lên đầu lâu của con mèo biến dị cấp hai, liên tiếp oanh mấy chục cái thì con mèo ngã xuống đất hấp hối.Nhạc Trọng lúc này mới buông lỏng một hơi, đem điểm kỹ năng quý giá tăng lên Tuần Phục Thuật, làm Tuần Phục Thuật cường hóa lên cấp hai, có thể phục tùng ba sinh vật.Nhạc Trọng phát động kỹ năng Tuần Phục Thuật cấp hai với con mèo biến dị này, một đạo thanh sắc quang mang rơi vào mi tâm của con mèo, ngưng tụ một phù văn huyền ảo rơi vào thức hải của hắn.Hung quang trong mắt con mèo lóe lên, phù văn màu xanh huyền ảo sụp đổ.

Nhạc Trọng khởi động Tuần Phục Thuật cũng tuyên cáo thất bại!- Hỗn đản đáng chết!Nhạc Trọng giận dữ không ngừng dùng nắm đấm đánh lên đầu của con mèo biến dị, liên tiếp dùng sức đánh ra mười quyền lên đầu của con mèo biến dị làm nó thổ huyết, uể oải không phấn chấn.Nhạc Trọng nhìn thấy con mèo cấp hai này thổ huyết, lúc này mới lần nữa phát động Tuần Phục Thuật, một đạo quang mang màu xanh chui vào trong đầu của con mèo, ngưng tụ ra một đạo phù văn huyền ảo.Lúc này con mèo không còn khả năng chống cự gì nữa, mặc cho phù văn Tuần Phục Thuật chui vào trong thân thể của nó.Phù văn Tuần Phục Thuật vừa chui vào trong người của con mèo rừng cấp hai, Nhạc Trọng liền cảm giác được sinh ra liên hệ với nó.Nhạc Trọng buông lỏng một hơi, nhìn qua Trần Dao nói ra:- Trần Dao!

Có thể buông nó ra!Trần Dao lúc này mới triệt hồi thao túng thực vật, bối cây mây nhnah chóng biến mất.

Nàng thở gấp liên tục, quần áo của nàng mồ hôi ướt nhẹp, nàng nhìn qua Nhạc Trọng phương xa, trong nội tâm tràn đầy sợ hãi.Nếu như Nhạc Trọng vừa rồi bị con mèo cấp hai giết chết, vậy thì toàn bộ người ở đây sẽ sụp đổ, Trần Dao không dám nghĩ nữ nhân như nàng ở lại nơi này sẽ tao ngộ cảnh tượng khủng bố như thế nào.Tuy Trần Dao hiện tại là người tiên hóa, nhưng mà trên thế giới này cường giả như mây.

Cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng không dám nói mình là tồn tại vô địch, có lẽ nàng không quá tự tin tổ kiến thế lực chống Ngô Nham Hoành và Đại Thái Lan đế quốc.

Nàng một khi bị đối phương bắt được thì sống không bằng chết.Sau khi con mèo rừng cấp hai này được thả ra thì đi tới bên người Nhạc Trọng, chợt thập phần nhu thuận cọ vào người Nhạc Trọng, nó làm nũng với Nhạc Trọng.- Tốc độ của mày nhanh như vậy!

Gọi là Thiểm Điện đi!Nhạc Trọng móc khối tinh hạch của con rắn biến dị cấp hai ném cho con mèo rừng biến dị cấp hai.Thiểm Điện lè lưỡi cuốn lấy viên tinh thạch đưa vào trong miệng, sau đó kẽo kẹt kẽo kẹt gặm, nó thè lưỡi ra liếm láp Nhạc Trọng.Huyết nhục người tiến hóa cao cấp, huyết nhục tang thi cao cấp, huyết nhục biến dị thú cao cấp, tinh hạch cũng có thể khiến biến dị thú tiến hóa cao hơn.

Trong đó tinh hạch biến dị thú là thứ biến dị thú thích nhất, thôn phệ tinh hạch có thể giúp chúng tiến hóa cao cấp hơn nhanh hơn.- Đi thôi!Nhạc Trọng ra lệnh cho đoàn xe một câu.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì đoàn xe lúc này nhắm hướng Nã Bố Trấn mà đi.Được Thiểm Điện thủ hộ cho nên trên đường đi Nhạc Trọng và đoàn người không bị biến dị thú quấy phá.

Rốt cục vừa hừng sáng đã đi tới Nã Bố Trấn đầy tang thi.Nhạc Trọng đi tới trước Nã Bố Trấn và ném một bình chất lỏng xà đản quả nghiền thành nước cho Cam Đào, nói:- Cam Đào uống nó!

Uống xong thì ngươi sẽ có lực lượng mạnh hơn!- Vâng!

Nhạc lão đại!Cam Đào nhìn qua bình nhỏ, không do dự lập tức uống cạn bình chất lỏng, nếu như Nhạc Trọng bất lợi với hắn, hắn tuyệt đối không có một tia phản kháng.

Hơn nữa hắn cũng vô cùng tín nhiệm Nhạc Trọng, bởi vì Nhạc Trọng đã cứu hắn và huynh đệ trong tuyệt cảnh ra ngoài.Cam Đào sau khi uống xong chợt bị lực lượng mạnh mẽ thôn phệ, thân thể nóng lên, phát nhiệ, hoa mắt ngã xuống.- Trung đội trưởng!Hơn mười chiến hữu của Cam Đào đi lên đỡ lấy Cam Đào, lo lắng nhìn qua Nhạc Trọng, hy vọng hắn có thể giải thích cho bọn họ.- Anh ta sẽ phát sốt một ngày, ở lại chăm sóc cho anh ta!Nhạc Trọng nói một câu, sau đó lại gọi Phan Kim Dũng tới.Nhạc Trọng trực tiếp giao sách kỹ năng cấp ba biến thân hiệp sĩ rừng nhiệt đới giao cho Phan Kim Dũng:- Bản kỹ năng này giao cho anh!

Hảo hảo lợi dụng nó giết địch.Phan Kim Dũng vừa tiếp xúc với sách kỹ năng, chợt vô cùng kích động nói ra:- Đa tạ Nhạc lão đại! !

Tôi nhất định sẽ hảo hảo giết địch!

Tuyệt đối sẽ không cô phụ chờ mong của ngài!Sách kỹ năng cấp ba vô cùng thưa thớt, Phan Kim Dũng sau khi đạt được sách kỹ năng sẽ lợi dụng thật tốt, hắn có thể phát triển thành cường giả.Nhạc Trọng lúc này là người ở đất lạ, người hắn có thể sử dụng quá ít.

Hắn cũng chỉ có thể giao sách kỹ năng quý giá cho chiên sĩ đi theo mình không quá lâu.

Để cho bọn họ nhanh chóng hình thành sức chiến đấu và mạnh mẽ hơn.Nhạc Trọng vỗ vỗ vai của Phan Kim Dũng, đi nhanh ra ngoài và cùng bạch cốt đi vào trong Nã Bố Trấn.Lúc này ở cửa ra vào của Nã Bố Trấn đã xuất hiện Thiểm Điện và nó thống lĩnh hơn một trăm năm mươi con mèo rừng biên dị.Với Thiểm Điện với tư cách là biến dị thú cấp hai, có được năng lực thống soái đồng tộc ở gần.

Những con mèo biên dị là thủ hạ của nó.

Chương 406: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comTiểu Thanh, tiểu Quy cũng có được năng lực này.

Nhưng mà tiểu Thanh là độc hành không gia nhập vào bầy, nhất thời bán hội khó tìm được đồng bạn.

Tiểu Quy ở không có biến dị thú cấp thấp, nhưng mà nó có thể thu phục biến dị thú thống lãnh chỉ huy tộc đàn.Nhạc Trọng vỗ vỗ đầu của Thiểm Điện và chỉ vào trấn nhỏ, nói:- Xin nhờ Thiểm Điện ngươi rồi, tiêu diệt tang thi trong trấn này!Thiểm Điện nhìn quâ Nhạc Trọng lề mề một hồi, chợt nhìn qua đám mèo rừng biến dị rống to.Dưới mệnh lệnh của Thiểm Điện thì hơn trăm con mèo biến dị lúc này lập tức phóng thẳng vào trong trấn nhỏ đầy tang thi kia.Đám mèo rừng biến dị này là những sinh vật thích ứng với gien virus truyền nhiễm.

Virus của tang thi không cách nào ảnh hưởng tới chúng mảy may.

Đây cũng là ưu thế lớn nhất của chúng chống lại tang thi.

Rất nhiều biến dị thú đều lấy tang thi làm thức ăn, chỉ cần những tang thi không có tang thi chữ Z chỉ huy, những tang thi này chỉ là thức ăn của biến dị thú.Sau khi mèo biến dị xông thẳng vào trong tiểu trấn, chợt bắt đầu điên cuồng săn giết đám tang thi.

Những nơi đi qua chúng không ngừng ăn tang thi, lão đại đã ra lệnh cho nên những con mèo này không ngừng huy động móng vuốt, đem đầu lâu của tang thi căt đi.Thiểm Điện cũng nhảy vào trong trấn, thập phần nhẹ nhõm ưu nhã săn giết những tang thi tiến hóa.

Cho dù là L2, hay là S2 cũng dễ dàng bị tiêu diệt.Gần mới hết buổi sáng thì hơn hai ngàn tang thi trong Nã Bố Trấn đã bị Thiểm Điện mang theo tiểu đệ tiêu diệt tất cả.Nhạc Trọng nhìn thấy Thiểm Điện ưu nhã đi vào trong trấn, lúc này mới nhìn qua người sống sót nói ra:- Tiến vào trấn!Được Trần Dao tổ chức, hơn ngàn người sống sót đi vào trong trấn.Phạm Đồng hiên tại đi trong Nã Bố Trấn và hắn nhìn thấy thi hài của tang thi khắp nơi.

Trong nội tâm vô cùng chấn động thầm nghĩ:- Thật là lợi hại!

Mấy ngàn tang thi trong Nã Bố Trấn không ngờ bị tiêu diệt dễ dàng như vậy, đúng là lợi hại.Vượt quá Ngô Đàm Đồng đoán trước, Nhạc Trọng chẳng những phá hủy Tiền Phong doanh, còn cứu được cả ngàn người đưa tới Nã Bố Trấn.

Lại thuận thế tiêu diệt tang thi trong Nã Bố Trấn.

Chuyện này làm hắn hạ quyết tâm đi theo Nhạc Trọng.Tiến vào Nã Bố Trấn thì mọi người tụ tập hài cốt tang thi vào trong đám lá khô và đốt đi.Sau khi đem toàn bộ vật tư chuyển vào trong kho, Trần Dao phái người tiếp quản nắm giữ trong tay.Những người Thái Lan sống sót được một chén cháo loãng sền sệt, sau đó được đưa vào trong một gian nhà và canh giữ.Những người Thái Lan sống sót này không canh giữ cẩn thận thì có thể phản loạn ngay lập tức.An trí tốt người Thái Lan sống sót xong, đám chiến sĩ được nghỉ ngơi.Đám chiến sĩ này đi vào trong giường nằm giữ Mỗi người ngã lưng xuống giường và ngủ như heo chết, thân thể bọn họ vô cùng suy yếu, còn kéo thân hình mệt mỏi hành quân đêm, căn bản chịu không được.

Nếu như hiện giờ có cao thủ đánh lén.

Một người là có thể giết mấy trăm tên.Nhạc Trọng trải qua khổ chiến liên tục, đồng dạng cực kỳ mệt mỏi, lưu lại bạch cốt thủ vệ sau đó nằm trên giường ngủ say.

Hắn lúc này cũng không phải quái vật.

Tuy nắm giữ lực lượng cường đại, hắn vẫn là người phàm mà thôi.

Trải qua chiên đấu liên tục vẫn mệt mỏi.Ở bên kia Ngô Nham Hoành phản ứng cũng hết sức nhanh chóng, sáng sớm hôm sau liền đưa hai doanh tiến về hướng Tiền Phong doanh.Nhạc Trọng đánh lén Tiền Phong doanh, Ngô Nham Hoành từ trong miệng đám bại binh biết rõ ràng.

Bọn họ mang theo hai doanh và ba mươi tên chiến sĩ Lang Nha doanh đi nghiền áp Nhạc Trọng.Oanh! !Nương theo tiếng nổ lớn, trong hai doanh đang hành quân có ba người bị nổ tàn phế.- Có mìn!

Mọi người cẩn thận!Nương theo tiếng hô, hai doanh chiến sĩ Thái bắt đầu cẩn thận.

Hành động thoáng trì trệ không tiến.

Ngô Nham Hoành sáng lập Đại Thái Lan đế quốc cũng có lịch sử rất trẻ, trong đó có bộ phận chiên sĩ quân đội Thái Lan.

Hơn nữa là người Thái Lan bình thường.

Bọn họ không có kinh nghiệm như quân đội.

Đặc biệt uy hiếp của địa lôi không thấy rõ ràng làm bọn họ co vòi.Ba tên chiến sĩ Thái bị nổ gãy chân phát ra tiếng hô thảm thiết, ảnh hưởng thật lớn sĩ khí của quân đội, trong tận thế thì chẳng những Trung Quốc khuyết thiếu dược vật, Thái Lan cũng thiếu.

Những người này bị xử bắn tại chô.

Ngô Nham Hoành sẽ không lãng phí lương thực nuôi dưỡng phế vật.- Công binh!

Gỡ mìn!

Công binh nhanh đi gỡ mìn!Một tên doanh trưởng quân Thái sắc mặt tái nhợt quát lên.Tên tham mưu cẩn thận từng li từng tí nói ra:- Doanh trưởng! !

Chúng ta không có công binh và trang bị chuyên dụng!Trên thực tế trong Đại Thái Lan đế quốc có công binh và trang bị gỡ mìn.

Nhung mà bọn họ là lão binh, hơn nữa lệ thuộc lữu đoàn đệ nhất của Ngô Nham Hoành.

Các doanh khác rất ít phân phó công binh chuyên dụng.

Dù sao mục tiêu chiến đấu chủ yếu của bọn họ là tang thi và biến dị thú.

Mà không phải là nhân loại.Hơn nửa là nội địa Thái Lan, cũng không phải là nơi có mìn xuất hiện.

Bọn họ xem nhẹ chuyện này.- Đáng chết! !

Làm sao bây giờ?Tên doanh trưởng quân Thái sắc mặt tái nhợt quát lớn.

Hắn vốn cho rằng tấn công người của Nhạc Trọng đơn giản như uống nước, dễ dàng nghiền áp Nhạc Trọng và đám người phản kháng.Tên tham mưu do dự một chút, hiện tại phương pháp ổn thỏa nhất là quay về tìm công binh đi tới, sau đó vừa gỡ mìn vừa cẩn thận xe-m, t,ạ i k kt,r.uye n .c om tiến lên.

Nhưng mà bọn họ biết đưa ra đề nghị này thì doanh trưởng sẽ tức giận.Một gã tham mưu nhíu mày nói:- Không bằng chúng ta tìm trâu ngựa với đám súc sinh đi dò mìn?Sử dụng động vật kíp nổ mìn, đây là phương pháp rất thông thường.

Trừ chuyện đó ra còn có phương pháp dùng mìn phá mìn, hoặc là xe gỡ mìn chuyên dụng.Mà doanh trưởng quân Thái chửi ầm lên:- Móa!

Hiện tại là nơi quỷ dì rồi, anh đi đâu tìm trâu ngựa đây?Động vật gỡ mìn là không tệ, nhưng bây giờ là tận thế.

Trâu ngựa các loại khó tìm lắm, cho dù tìm được thì chúng cũng là lương thực quý giá, không có khả năng bị lãng phí đi dò đường.Một tên tham mưu đưa ra rất nhiều ý kiến, đều bị tên doanh trưởng quân Thái bác bỏ.Cuối cùng thì hai tên doanh trưởng quân Thái thương lượng với nhau, vẫn cảm thấy nên đưa người về cầu viện.

Lại cho Ngô Nham Hoành phái công binh tới gỡ mìn.Sau khi công binh đi tới, lập tức bắt tay vào gỡ mìn.

Nhưng mà làm cho doanh trưởng quân Thái doanh thổ huyết là Nhạc Trọng không chôn mìn dày đặc, đồng thời trộn lẫn nhiều mìn giả.

Trì hoãn tốc độ của bọn họ.Sau khi hai doanh này đi vào trong trấn nhỏ thì đã mất thời gian quá nhiều.Trong trấn nhỏ khắp nơi đều là thi thể nhân loại và các loại kiến trúc đổ nát, Nhạc Trọng trước khi đi còn một mồi lửa đôt cả trấn nhỏ này, cả thị trấn nhỏ giống như thị trấn ma.

Làm cho hai tên doanh trưởng vô cùng tức giận.Bởi vì không biết Nhạc Trọng dẫn người trốn hướng phương nào, hai doanh Đại Thái Lan đế quốc chỉ có thể bỏ qua mà thôi.Lúc này đã có giáo huấn lần trước, hai doanh của Đại Thái Lan đế quốc không dám lãnh đạm một khắc, ban đêm phòng ngưa doanh địa phòng bị Nhạc Trọng đánh lén ban đêm.

Chương 407: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comBởi vì thoát đi kịp thời, Nhạc Trọng rốt cuộc đạt được thời gian quý giá, cũng không có bị Đại Thái Lan đế quốc tiêu diệt toàn bộ.Nhạc Trọng kế tiếp tiến hành một loạt an bài.

Hắn cho Cam Đào, Phan Kim Dũng hai là hai cao thủ dẫn theo chiến sĩ Thái Lan tiến tới biên giới Quảng Tây càn quét tang thi trên đường đi, vừa sưu tìm người sống và vật tư, vừa biến mạnh hơn.Hiện tại Nhạc Trọng cho đám quân nhỏ đi tới doanh của Ngô Nham Hoành bên kia đánh một trận.

Sẽ không bị một kích đánh tan, nhưng mà sức chiến đấu của hai bên chênh lệch không nhỏ.

Nhạc Trọng phải lợi dụng tang thi tôi luyện bộ đội này, chỉ có không ngừng chiến đấu thì chi bộ đội này mới hợp cách.Dù sao Nhạc Trọng hiện tại thiếu nhất chính là vật tư, áp lực thật lớn làm cho hắn không có thời gian luyện binh.

Nơi này là Thái Lan, tiền vốn của hắn quá nhỏ, hắn không cẩn thận sẽ bị Ngô Nham Hoành nuôt cả da và xương.Mà dưới sự nổ lực của người Thái Lan sống sót, từng kiện từng kiện lân giáp độc xà biến dị được làm ra, mặc lên người của các chiến sĩ.

Đương nhiên do vội vàng chế tạo, kiểu dáng có chút thô ráp khó coi, nhưng mà đối với đám chiến sĩ mà nói có lực phòng ngự của giáp da cường đại thì sống sót tăng lên, ai cũng không chán ghét giáp da khó coi.Sau khi công tác chế tác giáp da kết thuc, Trần Dao tổ chức những người Thái Lan sống sót bắt đầu tu kiến các công sự phòng ngự.

Một tháp canh, các cứ điểm hỏa lực bí mật phòng ngự.Nhạc Trọng cũng không biết những công sự này có tác dụng nào hay không.

Nhưng mà nếu những người Thái Lan không có việc gì làm cả ngày, nghĩ ngợi lung tung đó mới là nguy hiểm.

Không cẩn thận sẽ xảy ra bạo loạn.

Còn không bằng lợi dụng bọn họ tu kiến công sự.Sau khi bàn giao phương hướng phát triển vơi Trần Dao xong, Nhạc Trọng lưu bạch cốt thủ hộ Trần Dao, lẻ loi một mình tiềm hành về Nha Huyện.

Hắn nhất định phải trì hoãn hướng phát triển của Ngô Nham Hoành mới được.- Kiểm tra rất nghiêm, xem ra rất khó đi vào!Nhạc Trọng rất nhanh từ trong đỉnh núi gần đó nhìn thấy tình hình bên trong Nha Huyện.Lúc này ở cửa ra vào của Nha Huyện có mười sáu tên quân Thái đang canh phòng, kiểm tra người đi đường và xe cộ.

Ở gần Nha Huyện có không ít hồ nước, núi rừng, đầm lầy, có rất nhiều rau dại, côn trùng, tôm cá.

Chỉ cần không bị biến dị thú ăn tươi, chỉ cần đi ra ngoài tìm chút rau dại, nấm các loại đồ ăn sẽ không khó khăn.Nhưng mà trên thế giới người thông minh có không ít, một ít người cường hóa mạnh mẽ sẽ tổ chức những người sống sót bình thường đi ngắt lấy rau dại và tôm cá tươi, bọn họ phụ trách tiêu diệt biến dị thú.

Hình thành từng quần thể nhỏ.Thời điểm Nhạc Trọng tự hỏi nên tiềm hành vào trong Nha Huyện như thế nào, nhưng mà trong Nha Huyện lại có từng chiếc xe tải chở theo chiến sĩ đi ra ngoài.- Có đại động tác!Nhạc Trọng con mắt sáng ngời, thoáng cái nhảy lên lưng của Thiểm Điện và chỉ ngón tay vào đoàn xe trước mặt:- Đuổi kịp bọn chúng!Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, Thiểm Điện chợt nâng Nhạc Trọng nhanh chóng xuyên qua núi rừng.

Theo sát phía sau Thiểm Điện chính là hơn trăm tiểu đệ mèo rừng của nó.Đội ngũ này đi không lâu thì tới một doanh địa.Ở phía trước là một tiểu trấn, trong tiểu trấn này có súng nổ lớn.

Đồng thời từ một điểm cao có bày một khẩu trọng pháo không ngừng bắn ra, đem các tòa kiến trúc nổ bay, nó không ừng phóng đạn pháo.Cả thị trấn nhỏ đều có hỏa lực gào thét, nhưng mà người trong trấn nhỏ không buông lỏng chiến đấu, vẫn thập phần ương ngạnh chống cự lại.Chiến tranh trong trấn này hiển nhiên vô cùng tàn khốc, một doanh chuyển tới nhanh chóng gia nhập vào trong chiến đấu.

Một tên chiên sĩ Thái nhanh chóng tán ra, tiềm hành vào trong trấn.- Cơ hội tốt! !

Động thủ! !

Thiểm Điện, tiêu diệt khẩu pháo kia.Nhạc Trọng nhìn thấy một doanh này đầu nhập vào trong chiến đấu, nhanh chóng ra lệnh cho Thiểm Điện một câu, hơn nữa cầm súng trường đột kích vào nơi chỉ huy.Thiểm Điện phát ra âm thanh gào rú trầm thấp, sau đó giống như sét đánh lao thẳng vào khẩu pháo.Những pháo binh Thái Lan là ghê tởm nhất, có bọn chúng tồn tại cho nên phe trong trấn vô cùng gian nan.

Nếu như không có trọng pháo tương trợ, quân Thái chiến đấu tới bây giờ phải thương vong gấp mười lần rồi.Tốc độ của Thiểm Điện còn nhanh hơn cả Nhạc Trọng trong trạng thái phát động Ảnh Bộ, cực kỳ biến thái.

Khoảng cách năm trong mét với nó chỉ cần năm giây là tới.Cơ hồ pháo binh còn chưa kịp phản ứng, Thiểm Điện đã nhào vào trong đống người, nó tiêu diệt quân Thái ở nơi này.Nhìn thấy Thiểm Điện nhảy vào trong đống người, những quân Thái kia lập tức bối rối, bọn họ nhao nhao móc súng lục ra bắn về phía Thiểm Điện.Nhưng mà tốc độ của Thiểm Điện quá mức đáng sợ, nó phát động tốc độ cao nhất, móng vuốt sắc bén trong tay chém ra liên tục, móng vuốt sắc bén cắt yết hầu quân Thái và một gã pháo binh.Một đám mèo rừng biến dị đột nhiên xông vào trong trận địa, tốc độ của chúng tuy không đáng sợ như Thiểm Điện, thế nhưng mà chiến sĩ bình thường gặp chính hữu tử vô sinh.Trong trận địa, trừ những quan chỉ huy ra, còn có hai hàng, một lớp quân hậu cần của quân Thái Lan.Nơi trú quân của quân Thái bị tập kích, hai hàng chiến sĩ lập tức giơ vũ khí lên, dựa vào công sự che chắn tấn công vào đám mèo rừng và Nhạc Trọng.Thân hình Nhạc Trọng không ngừng chớp động né tránh viên đạn bắn, một bên không ngừng ném lựu đạn vào trong quân Thái.Oanh!

Oanh!Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, một tên chiến sĩ bay lên cao cao.

Khi không ngừng chiến đấu thì Nhạc Trọng sử dụng lựu đạn càng hiệu quả.Những con mèo rừng điên cuồng công kích vào chiến sĩ hai hàng của quân Thái, cũng xuất hiện thương vong, tất cả mèo rừng xông lên không sợ chết.Ở gần sở chỉ huy của quân Thái, càng có hai khẩu súng máy hạng nặng, hai khẩu súng máy này phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ.

Dưới hỏa lực của nó sáu con mèo rừng chết đi, ba con mèo rừng đứt cột sống và mất di sức chiến đấu.Dưới hung uy của hai khẩu súng máy hạng nặng, đột nhiên Nhạc Trọng nhảy ra, khiêng một ống phóng rốc-két downloa d eb o o.k mớ i n-h.ấ-t tạ i k-ktr,u.y en-.-c om bắn vào một khẩu súng máy.Ánh lửa lóe lên, khẩu súng máy và quân Thái bị tiêu diệt.Tiêu diệt được khẩu súng máy xong, Nhạc Trọng vung tay lên, một quả lựu đạn trực tiếp bay tới gần khẩu súng máy khác và nổ tung, đem khẩu súng máy và người điểu khiển nổ bay đi.Mất đi hai khẩu súng máy áp chế, những con mèo rừng rơi vào trong tâận địa của quân Thái, đem những chiến sĩ của quân Thái đè trên mặt đất, một ngụm cắn đứt yết hầu của bọn họ.Dưới công kích của đám mèo rừng biến dị, những chiên sĩ quân Thái bị đánh tan tác, đánh tơi bời điên cuồng bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng.

Bọn họ cũng không phải bách chiến chi sư, trong bọn họ rất nhiều người chẳng qua là người bình thường, tiếp nhận huấn luyện của quân đội không tới hai tháng, ngăn cản không nổi đám mèo biến dị hung hãn này.Nhạc Trọng không để ý đến những con mèo rừng tàn sát quân Thái, ánh mắt của hắn lạnh như băng, hắn đi tới nơi chỉ huy của quân Thái.

Chương 408: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comBộ chỉ huy quân Thái có ba mươi quân Thái chạy ra ngoài.

Trong đó chín tên mang theo trang bị hết sức kỳ lạ, bọn họ cầm cung tiễn trong tay, là Lang Nha bổng cực lớn, còn có thuẫn thép to lớn, trong thân thể tràn ngập sát khí và bưu hãn người thường khó có được.Đây là chín tên cao thủ Lang Nha doanh của quân Thái, chuyên môn phụ trách bảo hộ bộ chỉ huy quân Thái không bị cao thủ ám sát.Chín cao thủ Lang Nha doanh vừa mới hiện thân, Nhạc Trọng không có chút gì do dự dùng súng chống tăng pf98 120 li bắn qua đám cao thủ quân Thái.Ánh lửa lóe lên, tên cao thủ Lang Nha doanh cầm thuẫn thép bị bắn trúng, phát ra âm thanh nổ tung cực lớn.

Tên cao thủ Lang Nha doanh này chưa phát huy tác dụng gì đã bị Nhạc Trọng một pháo bắn chết, cây bỗng rơi xuống.- Đáng chết!Một tên cao hai mét, tên đại hán cầm thuẫn théo giống như xe tăng lao thẳng tới trước.Bốn tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn phát động kỹ năng lao tới trước, vây quanh hai bên, cầm súng không ngừng bắn phá Nhạc Trọng.Một người cường hóa biến thân thành hiệp sĩ rừng nhiệt đới, gỡ cốt cung sau lung ra, trực tiếp bắn một mũi tên về phía Nhạc Trọng.

Tuy không phải rừng nhiệt đới làm cho sức chiến đấu của hắn hạ thấp, nhưng mà vẫn vô cùng khủng bố.Tên người cường hóa khác khởi động kỹ năng thao túng đại địa, một cây gai đất từ đất mọc lên, đâm về phía Nhạc Trọng.Một tên người cường hóa hai tay bắn ra hỏa diễm, hai chưởng của hắn hợp lại và xuất hiện một cây trường mâu lớn.

Hắn dùng lực ném một cái, viêm mâu không ngừng lao thẳng tới Nhạc Trọng.Tuy bị Nhạc Trọng động thủ miểu sát một tên đồng đội, nhưng mà tám tên cao thủ của Lang Nha doanh hơn cấp 30 liên thủ đủ chém giết cường giả cấp 50.Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân hình chớp động, không ngừng né qua gai đất đâm tới.

Đồng thời trong tay hắn ánh đao lóe lên, một đao bổ lên mũi tên.

Từ trong mũi tên bộc phát sức lực to lớn, làm hắn bay ra sau sáu bảy mét, nhưng mà mũi tên cũng bị hắn bắn nát bấy.Cơ hồ trong chớp mắt Nhạc Trọng hạ xuống đất, viêm mâu đã hiện ra trước mặt, thoáng cái đâm vào phần bụng của Nhạc Trọng, hỏa diễm kinh khủng bộc phát ra ngoài, hoàn toàn bao phủ lấy Nhạc Trọng.Viêm mâu này mới là đòn tuyệt sá của đội ngũ Lang Nha doanh tinh nhuệ.

Không có bao nhiêu người ngăn cản được chiêu này cả.- Chết rồi sao?Tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn vứt bỏ súng, thay đổi một thanh dao găm, nhìn qua Nhạc Trọng bị lửa thôn phệ và trong nội tâm có chút buông lỏng.Còn trong nội tâm đám chiến sĩ Lang Nha doanh còn lại cho dù đánh với đối thủ nào.

Chỉ cần chín người bọn họ liên thủ là đánh chết, cho nên vô cùng tự tin.Phanh một tiếng súng vang lên, tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn bị bắn vào đầu, thi thể không đầu rơi ra sau mười thước.Ánh mắt của mọi người biến đổi nhìn qua phía trước, chỉ thấy trong ánh lửa xuất hiện một tên người cường hóa bị lửa bao phủ bay đi.Tên người cường hóa quân Thái nhìn thấy người của mình bị hỏa diễm bao phủ, trong mắt tràn ngập vô cùng kinh hãi:- Làm sao có thể chữ?

Hắn bị hỏa diễm của tôi thôn phệ.

Hắn cũng là người cường hóa thao túng hỏa diễm sao?Toàn thân của Nhạc Trọng có ma viêm đáng sợ quấn quanh, ánh mắt lạnh như băng, giống như ma thần nhìn qua tên chiến sĩ biến thân thành hiệp sĩ rừng nhiệt đới và tên người cường hóa thao túng đại điện, một ngón tay điểm qua.

Hai đạo hỏa diễm hiện ra ngoài, trong một chớp mắt đã bắn vào đầu của hai tên này, hỏa diễm khủng bố đốt rụi hai người này.Nhìn thấy Nhạc Trọng hời hợt đuổi giết ba tên tinh anh Lang Nha doanh cao hơn cấp 30, năm tên tinh anh của Lang Nha doanh còn lại nội tâm run lên, vô cùng sợ hãi.Tên đại hán cao hai mét cầm đầu gào lên.- Tiêu diệt hắn! !

Không tiêu diệt hắn thì chúng ta phải chết!Tên đại hán khôi ngô này chưa rống xong, Thiểm Điện từ sau lưng lặng lẽ bổ nhào qua phía hắn, một ngụm cắn vào đầu của tên này.Thi thể không đầu của tên đại hán ngã xuống.Tên đại hán khôi ngô vừa chết, bốn tên tinh anh của Lang Nha doanh đã không còn tâm tư chiến đấu, bọn chúng điên cuồng bỏ chạy ra bốn phương tám hướng.

Về phần quan chỉ huy bọn họ bảo vệ cũng không còn ai bảo vệ cả.Nhạc Trọng nhìn tên người cường hóa thao túng hỏa diễm, giơ gai độc lên lạnh lùng nhắm vào hắn.- Đừng giết tôi !

Tôi đầu hàng! !

Tôi đầu hàng! !Trong nội tâm tên người cường hóa khống chế hỏa diễm lạnh lõe, lập tức quỳ trên mặt đất hai tay giơ lên đầu đau khổ hét lên.Nhạc Trọng tiện tay hai phát oanh bạo hai gã khác trốn chết Lang Nha doanh chiến sĩ đầu lâu, sau đó lạnh lùng chằm chằm vào tên kia có thể thao túng hỏa diễm cường hóa người nói:- Biết nói tiếng Trung sao?

Vậy miễn cho ngươi tội chết!Tuy Nhạc Trọng không nghe hiểu nói gì, nhưng mà quỳ trên mặt đất và hai tay giơ cao lên đầu đầu hàng vẫn biết rõ.

Hắn lúc này mới tha cho tên thao túng hỏa diễm này một mạng.Vệ Trữ Quốc quỳ trên mặt đất đau khổ nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn.- Tôi biết tiếng Trung!

Tôi tên là Trữ Trữ Quốc! !

Tôi là con lai.

Đừng giết tôi, tha mạng cho tôi!Vệ Trữ Quốc đúng là con lai.

Trước tận thế hắn là tiểu thương nhân chuyên qua lại biên giới buôn bán.

Gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói chuyện ma quỷ.

Hắn thời điểm làm thủ hạ của Ngô Nham Hoành kiếm cơm, hắn thuần túy là người Thái Lan.

Nhìn thấy Nhạc Trọng thì hắn nói là con lai Trung Quốc.- Đứng lên!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Vệ Trữ Quốc sau đó ném qua một khẩu súng trường, tiến lên phòng chỉ huy.Vệ Trữ Quốc tâm niệm x.e m t-ại kkt r uyen. c o m thay đổi thật nhanh và nhìn qua Thiểm Điện cắn mất đầu một tên tinh anh của Lang Nha doanh.

Trong nội tâm khẽ run rẩy, không có tạp niệm gì, đi theo sau lưng Nhạc Trọng.Những quan chỉ huy người Thái này phần lớn là người bình thường hoặc là người cường hóa cấp thấp, tốc độ chạy trốn của bọn họ kém xa tốc độ Nhạc Trọng truy kích, dễ dàng bị Nhạc Trọng đuổi theo!Nhạc Trọng cũng không có nói nhảm với quan chỉ huy quân Thái, trực tiêu diệt là được.Vệ Trữ Quốc nhìn qua Nhạc Trọng không quan tâm chém giết người đơn giản như vậy.

Trong nội tâm cũng có chút phát lạnh.Tiêu diệt mười mấy tên quan chỉ huy, trong doanh địa quân Thái cũng chỉ còn lại đám mèo biến dị đang hưởng thụ chiến lợi phẩm.Nhạc Trọng mang theo Vệ Trữ Quốc đi vào trung tâm chỉ huy, chỉ thấy một bộ đàm không ngừng vang lên âm thanh chất vấn đầy lo lắng.Nhạc Trọng nhìn qua bộ đàm và nhìn qua Vệ Trữ Quốc hỏi:- Bọn chúng nói gì?Vệ Trữ Quốc cẩn thận từng li từng tí nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo:- Đại nhân.

Bọn họ là người doanh thứ bảy.

Bọn họ hỏi tổng bộ có chuyện gì?Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Rất tốt! !

Anh bây giờ nói cho bọn họ biết.

Có ba doanh võ trang không rõ tấn công vào trung tâm chỉ huy, bảo bọn họ rút lui về, bảo hộ trung tâm chỉ huy.

Bằng không thì đường lui của bọn họ sẽ bị chặt đứt.Trong nội tâm Vệ Trữ Quốc rùng mình, không có chút do dự đáp:- Vâng!Nói xong Vệ Trữ Quốc chợt dùng tiếng Thái Lan điên cuồng gào thét trong bộ đàm, hơn nữa ra lệnh cho doanh thứ bảy ngừng tấn công lui về.

Chương 409: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comVốn chiến sĩ trong doanh thứ bảy nghe âm thanh bắn súng kịch liệt, lúc này nghe được Vệ Trữ Quốc giải thích cùng mệnh lệnh.

Trong nội tâm không tiếp tục hoài nghi.

Bọn họ lập tức rút lui ra bên ngoài trấn, điên cuồng chạy về doanh địa muốn bảo vệ đường lui.Trong tiểu trấn, Ngô Nham Hoành tổng cộng đầu nhập ba doanh.

Doanh thứ bảy vừa vặn là viện binh.

Chiến sĩ doanh thứ bảy vừa rút lui thì hai doanh còn lại hỗn loạn, nhao nhao hỏi nguyên nhân rút quân.Nghe được đường lui có khả năng bị cắt đứt, hai doanh kia cũng lập tức rút lui theo.

Đường lui bị đoạn chính là tối kỵ của binh gia, một khi đường lui của bọn họ bị cắt, như vậy chiến sĩ ba doanh sẽ bị diệt.Ngô Nham Hoành đầu nhập tấn công tiểu trấn này gồm doanh thứ bảy, doanh thứ chín, doanh thứ năm.

Trong đó doanh thứ chín đa số là tân binh.

Lúc này đây tiến công thị trấn nhỏ Ngô Nham Hoành dùng doanh thứ năm và thứ bảy làm chủ lực, doanh thứ chín chỉ là luyện binh.Đột nhiên đường lui có vấn đề.

Thời gian huấn luyện của doanh thứ chín không dài, đánh trận xung phong còn có thể, lúc này đột nhiên lui thì biến thành tan tác.

Đại lượng quân Thái trực tiếp vứt bỏ trang bị của mình, điên cuồng chạy ra sau thôn trấn.Những chiến sĩ quân Thái vừa rút lui thì phương trong trấn nhìn thấy cơ hội.

Hắn lập tức tổ chức hai nhánh quân tinh nhuệ truy kích.Doanh thứ năm là chủ lực cho nên vô cùng mệt mỏi, bị chiến sĩ doanh thứ chín xông lên, bản thân không có đất đặt chân, nhao nhao tan tác mà trốn.

Kết quả hai nhánh quân tinh nhuệ trong trấn truy kích ra ngoài làm đại loạn.Ba doanh này nhanh chóng thất bại và tan tác.Vừa mới nửa đường trốn ra, Nhạc Trọng đem bạch cốt ở phương xa triệu hoán ra, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, trực tiếp mang theo Thiểm Điện và trăm con mèo biến dị xông vào trong tàn quân.Nhạc Trọng vừa xông vào trong doanh thứ bảy và điên cuồng bắn giết, một bên tiếp tục phát động Khủng Cụ Thuật, uy áp tinh thần cường đại bao phủ quân Thái.Nếu như có công sự đầy đủ thì chiến sĩ ba doanh có thể dễ dàng tiêu diệt hơn trăm con mèo biến dị.

Nhưng mà bây giờ đang rút lui, trăm con biên dị thù hung mãnh và Nhạc Trọng song trọng tiến công.

Thoáng cái tử thương thảm trọng, doanh thứ bảy của Đại Thái Lan đế quốc nhanh chóng bị Nhạc Trọng tiêu diệt, tử thi khắp nơi.

Còn sót lại doanh thứ chín, doanh thứ năm chạy ra bốn phương tám hướng.Tốc độ của mèo rừng biến dị thật nhanh, những bại binh chạy trốn không nhanh bằng tốc độ truy đuổi của chúng, không ngừng có bại binh bị mèo rừng cắn chết.Thiểm Điện càng phát huy uy thế tốc độ biến thái của nó, thân hình của nó không ngừng chớp động, một gã tên bại binh bị nó chém giết, không tới mười giây nó đã giết mười lăm mạng.

Nó đồ sát quân Thái còn nhanh hơn cả Nhạc Trọng.Chiến sĩ doanh thứ bảy bị đánh tan, biến dị thú còn lại tàn sát bên kia.

Kịch chiến tiếp tục không đến hai giờ, ba doanh của quân Thái bị hơn trăm con mèo biến dị tiêu diệt không còn, chỉ có hơn mười người may mắn trốn vào trong rừng, tránh được mèo rừng truy đuổi.Vệ Trữ Quốc vẫn đi theo bên người Nhạc Trọng, nhìn qua hơn chín trăm quân Thái tàn binh bị trăm con mèo rừng và Nhạc Trọng tiêu diệt, trong nội tâm sợ hãi nói:- Thật đáng sợ! !

Hắn là người nào?

Tại sao có biến dị thú khủng bố như vậy?Nhạc Trọng dẫn đầu mèo rừng biến dị tiêu diệt tàn binh của quân Thái xong, lúc này trong tiểu trấn có một người được cử ra ngoài thương lượng.Tên nam tử trung niên nhìn qua Nhạc Trọng và hơn trăm con mèo biên dị thì cung kính nói ra:- Xin chào!

Tôi là Trương Duy Dương!

Đa tạ đại nhân ngài ra tay cứu chúng ta!

Xin hỏi đại nhân xưng hô thế nào?- Thái Lan?Nghe được Trương Duy Dương nói tiếng Thái Lan, Nhạc Trọng nhướng mày, mặt phát lạnh lên, trong nội tâm cũng hơi có chút xem online tại kktruyen.com phiền muộn.

Trong khu vực này, Thái Lan vô cùng câm thù người Hoa, hắn cứu người Thái Lan nói không chừng cũng không phải chuyện tốt.

Chuyện này làm cho hắn mất hứng, đồng thời bắt đầu tự hỏi có nên giết sạch đám người này không.Trong vùng này người Thái Lan sống sót rất khó tin phục Nhạc Trọng là người xa lạ chỉ huy bọn họ.

Nhạc Trọng cũng không dám quá mức tin tưởng những người Thái Lan, đã như vầy hắn cũng chỉ có thể cân nhắc tiêu diệt những người Thái Lan không phục, không cho bọn họ chuyển hóa thành bộ đội của Ngô Nham Hoành.

Dù sao Ngô Nham Hoành có bộ máy chiên tranh mạnh mẽ hơn, Nhạc Trọng khổ sở một phần.Trương Duy Dương nghe được Nhạc Trọng nói tiếng Trung thì thành thạo nói tiếng Trung:- Không! !

Không! !

Chúng tôi là người Hoa! ! !

Chúng tôi là người Hoa Hưng Hội!Lúc này trong nội tâm Nhạc Trọng thoải mái một chút, nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Trịnh Cường có ở đây không!

Tôi có lời muốn nói với hắn.- Có!

Có!

Tôi đi tìm anh ta!Trương Duy Dương lúc này mới buông lỏng một hơi, chỉ cần là có người quen thì dễ làm.

Hắn chính là người vô cùng nhạy cảm, vừa rồi hắn nghe ra Nhạc Trọng có sát ý với người Thái Lan.Khói thuốc súng đầy người, hai mắt đỏ thẫm, tràn ngập mỏi mệt, Trịnh Cường từ trong tiểu trấn đi ra tới trước người của Nhạc Trọng, hắn vừa nhìn thấy Nhạc Trọng thì hưng phấn nói ra:- Nhạc Trọng! !

Thật sự là anh!

Thật sự là đa tạ! !

Lúc này nếu không có anh hỗ trợ, đoán chừng Hoa Hưng Hội sẽ ngã rồi.Trịnh Cường nhìn qua trăm con mèo biến dị sau lưng của Nhạc Trọng và Thiểm Điện, trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực.- Những biến dị thú này do anh khống chế sao?

Quá lợi hại!

Anh làm sao được vậy?

Có thể dạy tôi hay không?Trong Thái Lan này khắp nơi là rừng nhiệt đới, trên mặt đất, hồ nước, đầm lầy, biến dị thú số lượng cực kỳ to lớn, nếu như có thể học pháp môn khống chế biến dị thú.

Tuy không dám nói thiên hạ vô địch.

Nhưng cũng có át chủ bài đáng sợ.Nhạc Trọng cười cười, nhìn qua Thiểm Điện phất phất tay.Thiểm Điện gào rú một tiếng, nhảy vào trong rừng.

Tiểu đệ của nó theo sát biến mất trong rừng.- Cái này không được!Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt nói,hắn chỉ vào trang bị của ba doanh nói với Trịnh Cường:- Những trang bị này là của tôi!

Trịnh Cường, anh cho người đi thu thập chúng lại.

Vệ Trữ Quốc, anh ở nơi này kiểm tra trang bị.Vệ Trữ Quốc cung kính trả lời:- Vâng!

Nhạc Trọng đại nhân! !Trịnh Cường nghe vậy trong mắt dị quang chớp động nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng chậm rãi nói ra:- Nhạc Trọng! !

Như vậy không được tốt a! !

Tiểu trấn chúng tôi đánh cực khổ như vậy, chết nhiều hảo huynh đệ như thế.

Những trang bị này cho chúng tôi được không?

Lại nói anh muốn nhiều trang bị như vậy làm gì?

Anh cũng không cầm hết a.Đây chính là trang bị của ba doanh đấy, thậm chí có hơn mười khẩu trọng pháo.

Có ai trong tận thế không đỏ mắt cơ chứ.

Nhạc Trọng thoáng cái mở miệng ăn cả trang bị ba doanh, tướng ăn đúng là có chút khó coi.Nhạc Trọng hai mắt phát lạnh, ngữ khí cũng trở nên băng lạnh:- Trịnh Cường!

Lời này của anh không đúng rồi!

Nếu không có tôi tới cứu các người!

Lúc này Hoa Hưng Hội chỉ sợ trừ mấy cao thủ ra, không ai có thể sống sót.

Anh bây giờ không có khả năng cò kè mặc cả với tôi.

Chẳng lẽ nói ân cứu mạng còn không bằng trang bị ba doanh sao?

Chương 410: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNếu như cứu một bạch nhãn lang, Nhạc Trọng không ngại một đao bổ chết bạch nhãn lang này còn tốt hơn.

Trang bị ba doanh không phải là thứ tùy tiện có được.

Có trang bị ba doanh này, chỉ cần Nhạc Trọng tìm được người sống sót phù hợp là có thể huấn luyện ra chiến sĩ hợp cách ngay.

Không có trang bị, cho dù tìm được người cũng chỉ có thể làm bia đỡ đạn mà thôi.Nghe Nhạc Trọng chất vấn, Trịnh Cường mặt biến thành khó coi, hắn cũng không phải là người vong ân phụ nghĩa.

Nhưng mà trang bị ba doanh vô cùng trọng yếu, hơn nữa Hoa Hưng Hội được trang bị ba doanh này, sức chiến đấu cũng tăng lên thật lớn.Sắc mặt Trịnh Cường biến đổi mấy lần sau đó trầm trọng nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng.

Hoa Hưng Hội chúng tôi cũng không phải thế hệ vong ân phụ nghĩa.

Ba doanh này là của anh, tôi sẽ trông coi giúp anh.Tuy không cách nào đạt được trang bị của ba doanh, thế nhưng mà có thể có được cao thủ mạnh mẽ như Nhạc Trọng tương trợ.

Đối với Hoa Hưng Hội mà nói cũng không tính quá có hại chịu thiệt.Nhạc Trọng lúc này mới mỉm cười, nói:- Tốt!

Anh đã là bạn chí cốt!

Như vậy tôi cũng không làm anh quá thiệt thòi.

Tôi có thể giao vũ khí cho anh, trọng pháo bên kia tôi cũng cho anh hai khẩu.

Đạn pháo hai mươi phát.

Nếu như anh có giá tiền phù hợp, tôi sẽ tiếp tục bán cho anh.

Nhưng mà chỉ hạn chế trang bị một doanh.Trịnh Cường nghe vậy trong mắt tràn ngập hưng phấn nói:- Được!

Cảm tạ! !

Nhạc Trọng, đa tạ anh!

Anh tiến vào trong trấn ngồi một chút!

Hội trưởng và những người khác rất hy vọng được gặp anh.Hoa Hưng Hội thật sự quá thiếu vũ khí trang bị.

Rất nhiều chiến sĩ cũng còn sử dụng đại đao, dưa hấu đao, đại khảm đao, trường mâu là vũ khí lạnh.

Nếu không phải trang bị vũ khí của bọn họ quá kém, bọn họ cũng không bị hai doanh binh lực của Ngô Nham Hoành đánh hoa rơi nước chảy, cơ hồ sụp đổ.

Trang bị với bọn họ quá trọng yếu.Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Tôi cũng muốn gặp các hảo hán Hoa Hưng Hội một lần!Một tên người Hoa sống từ nhỏ trong trấn đi tới, bọn họ bắt đầu thu thập vũ khí của quân Thái, hơn nữa dựa theo mệnh lệnh tập trung vào một chỗ.Vệ Trữ Quốc thì với tư cách đại biểu của Nhạc Trọng giám thị đám người Hoa sống sót.Trong văn phòng của mộ trấn nhỏ, một người mày kiếm mắt sáng.

Khí vũ hiên ngang, lớn lên thập phần anh tuấn.

Đồng thời trên người trung niên này mang theo khí chất nho nhã hành đại lễ với Nhạc Trọng, vô cùng chân thành nói lời cảm tạ.- Xin Chào!

Tôi là Hoa Hưng Hội hội trưởng Thư Văn Ngạn!

Tôi đại biểu cho một ngàn ba trăm người Hoa Hưng Hội sống sót cảm tạ anh.

Cám ơn anh cứu chúng tôi một mạng!

Nếu không có anh thì chỉ sợ một ngàn ba trăm người của Hoa Hưng Hội đã rơi vào tên súc sinh Ngô Nham Hoành!Trong Hoa Hưng Hội mặc dù có không ít cao thủ, thậm chí còn có hai người tiến hóa, nhưng mà thiếu binh khí.

Súng ống đạn dược cũng thập phần khuyết thiếu, rất nhiều người thậm chí lấy tay không ngăn súng.

Chuyện này làm sức chiến đấu của bọn họ giảm bớt thật nhiều.Dưới ba doanh của Ngô Nham Hoành đẩy mạnh tấn công, tuy Hoa Hưng Hội giết được nhiều quân địch, nhưng mà thương vong cũng không nhỏ.

Nhạc Trọng nếu không tới đây trợ giúp, Hoa Hưng Hội sẽ bị ba doanh của Ngô Nham Hoành hoàn toàn san bằng.

Cho dù trong Hoa Hưng Hội có hai người cường hóa hơn cấp 40 cũng bị san bằng.Nhạc Trọng lúc này không tấn công vào bộ chỉ huy của quân Thái, không có Thiểm Điện là biến dị thú cấp hai dẫn theo tộc đàn tấn công, cũng không có khả năng nhẹ nhàng tiêu diệt ba doanh binh lực của quân Thái.Nhạc Trọng nhìn qua Thư Văn Ngạn khẽ cười nói:- Không cần khách khí! !

Chúng ta là người Hoa phải đoàn kết sinh tồn, nhất định phải đoàn kết lại.

Đây cũng là chuyện nên làm!Thư Văn Ngạn có thể ở trong Thái Lan lôi kéo một đội ngũ, năng lực bản thân cũng không kém.

Hơn nữa cho dù hắn có mục đích gì, tối thiểu nhất hắn cam đoan cho một ngàn ba trăm tên người vẫn còn sống sót.

Đối với Thư Văn Ngạn, Nhạc Trọng vẫn có hảo cảm.Thư Văn Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt dị quang chớp động và đưa ra điều kiện mê người:- Nhạc Trọng, anh có nguyện ý gia nhập Hoa Hưng Hội của tôi không?

Chỉ cần anh gia nhập Hoa Hưng Hội, tôi nguyện ý cho anh làm phó hội trưởng!- Hội trưởng! !

Không được! !

Sao có thể để hắn làm phó hội trưởng chứ?- Không được! !

Hội trưởng!

Đây chính là chức quá cao.

Nên cho hắn làm trưởng lão được rồi!"..."

Thư Văn Ngạn vừa nói ra lời này, cao tầng của Hoa Hưng Hội trong văn phòng biến sắc, lớn tiếng phản đối.

Hoa Hưng Hội tổng cộng chỉ có hai phó hội trưởng, mỗi một gã đều có công huân thật lớn, thực lực vô cùng cao minh được người ta kính trọng.

Đồng thời phó hội trưởng của Hoa Hưng Hội có quyền lực rất lớn, cho dù là hội trưởng cũng phải nghe bọn họ nói chuyện, có thể nói là dưới một người, trên ngàn người.Vị trí như vậy giao cho người ngoài, làm cho những lão nhân phấn đấu vì Hoa Hưng Hội bạc đầu làm sao chịu nổi.- Yên tĩnh!Thư Văn Ngạn nhướng mày trầm giọng nói ra.Thư Văn Ngạn ở trong Hoa Hưng Hội vô cùng có uy vọng, hắn nói một câu, những cao tầng của Hoa Hưng Hội bảo trì trầm mặc, nhưng mà trong mắt vẫn có không cam lòng.Thư Văn Ngạn nhìn qua hai tên phó hội trưởng Hoa Hưng Hội nói ra.- Hưng Thuần, A Hổ, các ngươi có ý gì không?Hoa Hưng Hội có một hội trưởng, hai phó hội trưởng.

Hội trưởng Thư Văn Ngạn, phó hội trưởng Vương Hưng Thuần, Sở Hổ!

Trong đó Thư Văn Ngạn cùng Vương Hưng Thuần đều là người tiến hóa, thực lực cực kỳ cường hoành.

Mà Sở Hổ là người cường hóa cấp 40 chiến đấu lập nhiều công huân cho Hoa Hưng Hội.

Thư Văn Ngạn cũng không thể bỏ qua ý chí của hai cường giả này để bạt Nhạc Trọng trở thành phó hội trưởng của Hoa Hưng Hội.Vương Hưng Thuần chính là trung niên nhân dáng người nhỏ gầy, làn da ngăm đen, tướng mạo có chút hèn mọn bỉ ổi, hắn trầm mặc một hồi, chậm rãi nói:- Tôi đồng ý cho Nhạc Trọng trở thành phó hội trưởng!Ánh mắt của Thư Văn Ngạn nhìn qua Sở Hổ là người lưng hùm vai gấu, cơ bắp rắn chắc, trên mặt phủ kín vết thương.Sở Hổ ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng, gật đầu nói:- Tôi cũng đồng ý cho Nhạc Trọng trở thành phó hội trưởng Hoa Hưng Hội chúng ta!Hội trưởng, phó hội trưởng Hoa Hưng Hội cũng đã đồng ý cho Nhạc Trọng trở thành phó hội trưởng Hoa Hưng Hội thì những cao thủ khác của Hoa Hưng Hội chỉ có thể câm miệng, thập phần hâm mộ nhìn qua Nhạc Trọng.- Thật có lỗi!

Tôi không muốn gia nhập Hoa Hưng Hội.

Giữa chúng ta có thể trở thành minh hữu a.Đúng lúc này Nhạc Trọng mỉm d o.wnl,oa d -e bo ok, m ới n,h ấ t. .t,ạ-i kk tr.u y e n.,c o-m cười cự tuyệt.Nếu Nhạc Trọng gia nhập Hoa Hưng Hội, trang bị ba doanh của hắn vô điều kiện đưa cho Hoa Hưng Hội.

Hơn nữa trong Hoa Hưng Hội hắn không có một tia uy vọng, cũng không có người trong tay.

Muốn nắm giữ thực quyền khó khăn quá lớn.Nếu Nhạc Trọng muốn khống chế Hoa Hưng Hội, nhất định là phải đấu với Thư Văn Ngạn, Sở Hổ, Vương Hưng Thuần và ba đại nguyên lão của Hoa Hưng Hội Tam, vô cùng hao tổn tâm tư.

Chuyện này với hắn mà nói thật sự là quá phiền toái.

Còn không bằng bảo trì quan hệ minh hữu, như vậy vị trí của hắn vẫn còn siêu nhiên, làm chuyện gì cũng dễ dàng.

Chương 411: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comTrịnh Cường vẻ mặt kinh ngạc, vội vàng nói ra:- Nhạc Trọng, anh có nên cân nhắc một chút không?

Đây chính là phó hội trưởng Hoa Hưng Hội ah! !Trịnh Cường cùng Nhạc chỉnh sửa bởi kktruyen.com Trọng có quan hệ không tệ.

Hắn thập phần hy vọng Nhạc Trọng gia nhập Hoa Hưng Hội.

Dùng thực lực của Nhạc Trọng, gia nhập Hoa Hưng Hội thì có thể tăng thật lớn thực lực của Hoa Hưng Hội.Hơn nữa trong khu vực này, Hoa Hưng Hội trước mắt là thế lực người Hoa lớn nhất.

Gia nhập Hoa Hưng Hội thì rất dễ dàng chống lại Ngô Nham Hoành.Thư Văn Ngạn mày kiếm nhíu lên nói thẳng:- Nhạc Trọng, có phải anh có gánh nặng tâm lý hay không?

Ở chỗ này đều là hảo huynh đệ, bạn tốt!

Chỉ cần anh gia nhập chúng ta, tôi nghĩ chúng ta ở chung nhất định rất vui sướng.Nhạc Trọng lắc đầu cự tuyệt nói:- Thật có lỗi.

Tôi không có hứng thú gia nhập Hoa Hưng Hội.

Chúng ta nên nói về chuyện trang bị đi.

Tôi nguyện ý lấy trang bị một doanh ra.

Thư hội trưởng, xin hỏi các người nguyện ý trao đổi hay không?Thư Văn Ngạn lộ ra một nụ cười nhạt, nói:- Nhạc Trọng!

Anh là bạn tốt của Văn Ngạn tôi, người có chí riêng, cho dù anh không muốn gia nhập Hoa Hưng Hội, anh vẫn là bạn tốt của Hoa Hưng Hội chúng tôi!

Ân cứu mạng cứu mạng hôm nay, Hoa Hưng Hội chúng tôi tuyệt không dám quên.Thư Văn Ngạn nói ra lời này làm Nhạc Trọng nghe cũng hết sức thoải mái, thoáng cái kéo gần khoảng cách của hai người.

Thư Văn Ngạn có thể trở thành thủ lĩnh một phương tự nhiên bất phàm.Thư Văn Ngạn trầm tư một hồi ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng chậm rãi hỏi:- Hoa Hưng Hội chúng tôi thập phần cần vũ khí, không biết anh cần gì mới giao vũ khí một doanh cho chúng tôi?- Thứ nhất, tôi cần các loại tình báo mà Hoa Hưng Hội nắ.

Kể cả tình báo về Ngô Nham Hoành và vị trí tất cả bang phái người Hoa, tập tính của thủ lĩnh...- Thứ hai.

Tôi cần mượn một trăm tên chiến sĩ Hoa Hưng Hội ra ngoài chiến đấu, thời gian mượn là một tháng.

Trịnh Cường hết sức quen thuộc tình huống nơi này, tôi cũng hy vọng mượn hắn một tháng.- Thứ ba, chuẩn bị hai trăm tấn lương thực tùy thời thuyên chuyển cho tôi.- Thứ tư, cho phép bộ hạ của tôi mượn địa bàn của Hoa Hưng Hội tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục.Thư Văn Ngạn trầm tư một hồi mới gật đầu đồng ý nói:- Tốt!

Tôi đáp ứng anh!Trang bị một doanh với Hoa Hưng Hội mà nói thập phần trọng yếu, bởi vậy Thư Văn Ngạn lúc này mới đáp ứng yêu cầu của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Thư Văn Ngạn mỉm cười nói cám ơn:- Đa tạ thư hội trưởng! !Thư Văn Ngạn mang nụ cười ấm áp nói:- Nơi này đã không an toàn!

Chúng ta trước nên di chuyển đi!

Nghỉ ngơi và hồi phục một đêm thì chúng tôi sẽ giao người cho anh!- Tốt!Nhạc Trọng cũng không sợ Thư Văn Ngạn chơi xấu, lúc này thế lực của Thư Văn Ngạn hơn xa Nhạc Trọng.

Thư Văn Ngạn nếu độc chiếm trang bị ba doanh thì Nhạc Trọng cũng không có cách nào.

Nhưng nếu Thư Văn Ngạn tướng ăn khó coi như vậy, sau này Nhạc Trọng sẽ không quan tâm mà hung ác với hắn.Thư Văn Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng thân thiết giới thiệu cao tầng Hoa Hưng Hội trong văn phòng:- Nhạc Trọng!

Tôi giới thiệu cho anh hảo huynh đệ của Hoa Hưng Hội.

Vị này chính là phó hội trưởng Hoa Hưng Hội Vương Hưng Thuần huynh đệ.

Còn vị này là phó hội trưởng Hoa Hưng Hội Sở Hổ huynh đệ...Hoa Hưng Hội có hào khí bang phái nồng đậm.

Trước mắt có một gã hội trưởng, hai gã phó hội trưởng, mười bốn trưởng lão.

Mà mười bảy người này là lãnh đạo tối cao của Hoa Hưng Hội, nói cách khác là đại đầu mục.

Ở dưới trưởng lão là trợ lý.

Những trợ lý này là cơ sổ nồng cốt của Hoa Hưng Hội.Trong mười bốn trưởng lão tổng cộng có hai gã nữ trưởng lão, mười hai tên nam trưởng lão.

Trong hai nữ trưởng lão một người tên là Trương Ngọc, tướng mạo bình thường, trên mặt có sáu bảy vết sẹo, trong hai mắt có hào quang hung lệ chớp động.

Một người khác là Thư Thiên Nhã, nàng có được mái tóc dài màu đen, mắt ngọc mày ngài, khí chất không tầm thường.

Lớn lên cũng xinh đẹp động lòng người, dáng người không tệ, là đại mỹ nữ.

Đại mỹ nữ chính là em gái của Thư Văn Ngạn.Muwofi hai tên trưởng lão có Trịnh Cường, Phong Thanh Thiên, Trương Mục, Hồ Ngạn, Lưu Minh, Ngưu Vĩ, Trương Sổ Văn, Tôn Thiết, La Minh, La Dật, Trần Tam, Lưu Ngưu Kim.Mười bốn người trưởng lão mỗi một người đều là người cường hóa trên cấp 30, sức chiến đấu cực kỳ bất phàm.

Đây là một đám người cường hóa thực lực bất phàm, Hoa Hưng Hội mới có thể ngăn cản được Ngô Nham Hoành tấn công.Trừ những người cường hóa này ra, chiến sĩ bình thường của Hoa Hưng Hội đại bộ phận là tân binh.

Trình độ huấn luyện tân binh không bằng Ngô Nham Hoành.

Sở dĩ bọn họ có thể kiên trì chiến đấu đó là bởi vì Ngô Nham Hoành cực kỳ hung tàn với người Hoa.

Bọn họ chết cũng không muốn rơi vào tay của Ngô Nham Hoànhnương tựa vào ý chi kiên định mà chiên đấu.Nếu luận sức chiến đấu chân thật, không có những người cường hóa cao cấp trợ giúo, Hoa Hưng Hội hơn một ngàn người cũng không phải đối thủ một doanh của Ngô Nham Hoành.Nhưng mà những người cường hóa cao cấp không phải tồn tại vô địch.

Hoa Hưng Hội trước kia có hai mươi hai trưởng lão.

Lúc này Ngô Nham Hoành tấn công trấn nhỏ, tám gã trưởng lão trực tiếp chết trận.

Vẻn vẹn chỉ còn lại mười bốn người trưởng lão.

Nếu không có Nhạc Trọng xuất hiện, chỉ sợ mười bốn trưởng lão không thể ngăn cản đại quân của Ngô Nham Hoành tấn công.Sau khi giới thiệu khách sáo, Hoa Hưng Hội liền bắt đầu lui lại.

Một gã tên người sống sót cầm các vật tư ném lên xe.Thực lực của Hoa Hưng Hội tuyệt đối không cách nào chính diện đối kháng đại quân của Ngô Nham Hoành, cứ điểm của bọn họ bị phát hiện.

Bọn họ phải tìm nơi khác.Sau tận thế.

Điều tra không thuận tiện như trước tận thế, chỉ cần Hoa Hưng Hội di chuyển tới nơi khác.

Bọn họ sẽ có thời gian nghỉ ngơi khôi phục.Hoa Hưng Hội cũng không chỉ có một cứ điểm.

Trừ thị trấn nhỏ ra.

Hoa Hưng Hội còn có sáy bảy cứ điểm.

Nhưng mà trấn nhỏ này là cứ điểm trọng yếu nhất của Hoa Hưng Hội.

Lúc này Ngô Nham Hoành tấn công trấn nhỏ là cơ hội trọng yếu nhất, đem không ít cao tầng của Hoa Hưng Hội một mẻ hốt gọn.Nếu như cao tầng Hoa Hưng Hội bị Ngô Nham Hoành một mẻ hốt gọn.

Vậy Hoa Hưng Hội cũng nguyên khí đại thương, trong thời gian ngắn khó mà đối kháng được Ngô Nham Hoành.Hoa Hưng Hội di chuyển tốc độ rất nhanh, không lâu Nhạc Trọng đi theo đoàn người vào trong núi sâu, trong một ngọn núi ẩn khuất khó phát hiện có huyệt động, những huyệt động này dùng cỏ che dấu, người bình thường rất khó phát hiện những địa phương này.Loại địa hình rừng núi dễ ẩn nấp, Ngô Nham Hoành cho dù dẫn theo nhiều người Thái Lan cũng khó phát hiện ra.

Trong núi rừng lại khó di chuyển.

Trong đó có biến dị thú nguy hiểm, trong núi rừng này người quá mức dày đặc sẽ đưa biến dị thú tới, là tai nạn với người sống sót.

Trừ cả đàn cả lũ biến dị thú ra, còn có một ít biến dị thú cường hoành đơn độc cũng uy hiếp thật lớn với cường giả.Từng người sống sót được dẫn đi vào trong hang động.

Mất đi thị trấn nhỏ, bọn họ có một thời gian dài phải ở trong nơi này.

Chương 412: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng hành tẩu lặng lẽ trong đám người, theo sau hắn là Vệ Trữ Quốc.Kiến thức thủ đoạn của Nhạc Trọng, Vệ Trữ Quốc liền tạm thời chết tâm tư phản bội, trong tay hắn cũng nhiễm không ít máu của Ngô Nham Hoành.

Hắn trở lại trong quân của Ngô Nham Hoành chỉ có con đường chết.Lúc này đã tới thời gian dùng cơm, trong rừng núi này, người sống sót dưới trướng Hoa Hưng Hội bưng nồi cháo lớn có rau dại ra.Trong tận thế này, cho dù là thế lực nào cũng thiếu lương thực.

Trừ phi là là kho dự trữ lương thực cấp quốc gia gần Bắc Kinh mới có thể trong thời gian dài không lo đói.

Cao thủ Hoa Hưng Hội và Ngô Nham Hoành trải qua chiến đấu nhiều lần, cũng giết qua không ít tang thi, biến dị thú.

Kho lương thực và thịt biến dị thú còn lại chỉ có hai ngàn tấn mà thôi.

Bọn họ tự nhiên cũng phải ăn mặc tiết kiệm, chỉ có những chiến sĩ mới ăn no bụng, người bình thường chỉ lưng lửng bụngNhưng mà những chuyện này làm cho người ta thỏa mãn.

Hoa Hưng Hội dưới sự chủ trì của Thư Văn Ngạn có được trật tư cơ bản, nếu bọn hợ rơi vào trong tay Ngô Nham Hoành thì nam bị cưỡng bức làm đầy tớ và lao động tới chết, nữ thì biến thành đồ chơi, sau khi tàn phế sẽ bị giết ăn thịt.Nhạc Trọng cùng Vệ Trữ Quốc cùng nhau đi tới, người sống sót của Hoa Hưng Hội nhìn thấy bọn họ thì kính sợ và hâm mộ nhìn Nhạc Trọng cùng Vệ Trữ Quốc.

Không phải Nhạc Trọng là đại ân nhân cứu bọn họ, bọn họ cũng không biết ai cứu mình.

Mà là vì Nhạc Trọng cùng Vệ Trữ Quốc trên người mang theo súng trường AK cùng với băng đạn dài hẹp.Trong tận thế này, có thể trở thành chiến sĩ là mộng tưởng của nhiều người.

Thế nhưng mà cũng không phải ai cũng trở thành chiến sĩ.Một tên ảnh nhỏ gầy đi theo sau Nhạc Trọng, Vệ Trữ Quốc hai người và nhanh chóng duỗi tay phải ra, với lên túi của Nhạc Trọng.Nếu là người bình thường chỉ sợ bị thân ảnh nhỏ gầy này sờ túi rồi, Nhạc Trọng là cường giả tốc độ nhanh gấp mười lần người bình thường, hắn dễ dàng bắt lấy bàn tay nhỏ bé kia và quát lên:- Ngươi muốn làm gì?Nhạc Trọng nhìn qua thân ảnh nhỏ gầy này.

Người nọ trên mặt có bảy tám vết đen, dính đầy tro bụi, tóc tán loạn xoã tung, còn có rất nhiều bùn đất, tóc dày che đậy bộ ngực nàng, mặc cái áo rách tung tóe.Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Ăn trộm?Đứa bé kia nhìn thấy Nhạc Trọng bắt lấy tay phải của nàng, trong mắt hiện ra hoảng sợ, một bên giãy dụa, một bên lớn tiếng thét to:- Ah! ! !

Thả tôi ra! ! !

Tôi không phải ăn trộm! !

Tôi không phải ăn trộm! ! !Trong lúc đứa bé thét lên thê lương, Vệ Trữ Quốc trực tiếp lấy súng đặt lên đầu của đứa bé này, dùng tiếng Trung lạnh như băng ra lệnh:- Câm miệng!

Sau đó yên tĩnh, đợi Nhạc lão đại xử lý!

Nếu không tao bắn nát đầu của mày!Sau tận thế, nhân mạng tiện như con sâu cái kiến.

Cho dù là lão nhân, nữ nhân, tiểu hài tử chỉ cần làm cường cường giả tức giận sẽ bị giết là chuyệ xảy ra thường xuyên.

Trong Ngô Nham Hoành có chiến sĩ ưa thích hành hạ người khác, giết tiểu hài tử.Vệ Trữ Quốc xuất thân Lang Nha doanh cho nên tron tay lấy nhiều mạng người, hắn giết người không có chút gánh nặng tâm lý nào, cho dù là tiểu hài tử cũng không ngoại lệ.Đứa bé kia nhìn thấy Vệ Trữ Quốc chỉa súng vào đầu của nàng, trong mắt tràn ngập sợ hãi, không dám nói lung tung lộn xộn.

Nàng cũng là tiểu hài tử nhìn thấy tàn khốc của tận thế.

Nàng thập phần tinh tường có ít người là sát nhân cuồng, hơi không cẩn thận thì nàng biến thành thi thể.- Phát sinh chuyện gì?Nương theo đó là âm thanh tràn ngập từ tính, Thư Thiên Nhã, Trương Sổ Văn, Hồ Ngạn ba người đi tới.

Chủ nhân âm thanh này chính là Thư Thiên Nhã xinh đẹp.Nhạc Trọng chỉa chỉa vào tiểu quỷ giống như tiểu ăn mày nói với Thư Thiên Nhã:- Thư tiểu thư!

Các người khỏe!

Không biết Hoa Hưng xử lý gia hỏa trộm đồ thế nào.

Tiểu gia hỏa này ý đồ trộm đồ của tôi, bị tôi bắt được.Thư Thiên Nhã hai mắt ngưng tụ, tràn ngập vô cùng áp bách nhìn qua tiểu ăn mày hỏi:- Anh ta nói thật sao?

Em thật sự ăn trộm đồ của anh ta sao?Tiểu ăn mày chần chờ hồi lâu nói:- Vâng!Thư Thiên Nhã khe khẽ thở dài, ánh mắt có chút phức tạp nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng, nếu ăn trộm bị anh bắt tận tay.

Anh có thể tại chỗ đánh chết ăn trộm.

Hoặc là thu làm đầy tớ.

Nhưng mà một khi thu làm đấy tớ của anh, thức ăn sẽ do anh phụ trách.

Về sau tất cả không liên quan tới Hoa Hưng Hội của tôi.Nhạc Trọng khẽ chau mày thầm nghĩ trong lòng.- Nô lệ! !

Nơi này có hình phạt thế sao?Bây giờ đang ở trong tận thế, đại bộ phận thế lực đều phạt nghiêm khắc hành vi ăn trộm, cướp bóc thật nặng.

Nếu như trong lúc chiến tranh có hành vi này, một khi bị bắt tại chỗ đều là trực tiếp đánh gục.

Nếu trong lúc bình thường bị bắt, thế lực Nhạc Trọng xử lý ném vào cặn bã doanh, cho chiến đấu tới chết, hoặc là tích lũy chiến công lần nữa trở thành bình dân.

Mà ở đây xử lý là làm đầy tớ cho kẻ khác, inh tử do chủ nhân quyết định.Cho dù Hoa Hưng Hội là tổ chức của người Hoa, hình pháp cũng rất nặng.

Dù sao không có trọng hình áp chế khó bình định nhân tâm.Nhạc Trọng nhíu mày nhìn qua tiểu quỷ vưỡng víu.

Tiểu hài tử không có hậu phương ủng hộ, trong tận thế chỉ là vướng víu.

Trừ phi tiểu hài tử kia như Diêu Diêu là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn.Tiểu hài tử nhìn thấy Nhạc Trọng nhíu mày thì bỗng nhiên sợ tới mức quỳ xuống, ôm đùi của Nhạc Trọng đau xem. tạ i k k,t,ru,ye-n ..c om khổ cầu khẩn nói:- Không nên giết tôi! !

Van cầu ngài!

Thúc thúc! !

Tôi nguyện ý làm nô lệ, tha tôi đi!Nhạc Trọng nhìn tiểu quỷ này, nhìn qua Vệ Trữ Quốc phất phất tay:- Được rồi! !

Tôi sẽ thu nó làm nô lệ!

Từ hôm nay trở nó là người của tôi!Vệ Trữ Quốc nhận được mệnh lệnh thì gỡ cái túi ra, từ bên trong tìm kiếm một túi bánh ngọt, một lọ sữa bò đưa cho tiểu quỷ.Đứa bé kia vừa tiếp xúc với bánh ngọt cùng sữa bò, không chút khách khí xé túi và từng ngụm từng ngụm ăn uống hết.

Bánh ngọt cùng sữa bò trong tận thế là xa xỉ phẩm, không cẩn thận sẽ bị cướp đi.Tiểu hài tử của Hoa Hưng Hội chúng quanh nhìn qua tiểu quỷ được Nhạc Trọng thu làm nô lệ có bánh ngọt, uống sữa bò.

Con mắt bọn họ sáng lên.Những tiểu hài tử chung quanh vây lấy bọn người Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng nhìn qua đám tiểu hài tử vây tới, nhìn qua Thư Thiên Nhã cười nói:- Thư tiểu thư! !

Những đứa bé này nhờ cô vậy,.Thư Thiên Nhã mắt hiện dị quang, nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói nói:- Nhạc Trọng.

Anh nên không nên gọi tôi là Thư tiểu thư, thật sự là quá khách khí.

Bảo tôi Thiên Nhã là được rồi, trừ phi anh không xem tôi là bạn.Nhạc Trọng cười nói:- Thiên Nhã! !

Đám tiểu quỷ nhờ cô!Nghe được Nhạc Trọng gọi Thư Thiên Nhã là Thiên Nhã, đi theo sau lưng Thư Thiên Nhã là Trương Sổ Văn cùng Hồ Ngạn trong mắt hiện hào quang chán ghét.

Hai người bọn họ đều đang theo đuổi Thư Thiên Nhã, bọn họ vô cùng rõ ràng, chỉ khi được Thư Thiên Nhã để ý mới được phép gọi tên của nàng.

Chương 413: Không đềChỉnh sửa : kktruyen.comHiển nhiên Thư Thiên Nhã thập phần coi trọng Nhạc Trọng, chuyện này làm bọn họ ghen ghét.Thư Thiên Nhã lộ ra nụ cười sáng lạn, trong mắt đẹp thần quang lưu chuyển nhìn qua Trương Sổ Văn nói:- Sổ Văn!Trương Sổ Văn chợt móc súng ra, chỉa vào đám tiểu hài tử vây quanh, hung thần ác sát quát:- Đều trở về!

Đừng đánh chủ ý lệch lạc gì.

Coi chừng ném tánh mạng mình.Những đứa bé kia bị Trương Sổ Văn hung thần ác sát quát lên như vậy, mặt hiện lên vẻ sợ hãi, chim thú tứ tán.Hồ Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng và đi tới trước người, tràn ngập chiến ý nhìn Nhạc Trọng, hướng về Nhạc Trọng phát ra khiêu chiến:- Nhạc Trọng! !

Nghe nói thực lực của anh rất mạnh, có thể luận bàn hay không?Nhạc Trọng thao túng biến dị thú bản lĩnh rất mạnh, đây là chuyện mọi người của Hoa Hưng Hội đều biết.

Nhưng mà không có ai hoàn mỹ, một người ở phương diện khác thật mạnh, ở mặt kia sẽ suy yếu.

Hồ Ngạn tán thành bổn sự Nhạc Trọng thao túng biến dị thú, nhưng mà chiến đấu với Nhạc Trọng thì hắn lại không sợ hãi.Nhạc Trọng khẽ lắc đầu trực tiếp cự tuyệt đề nghị của Hồ Ngạn:- Hồ huynh!

Thật có lỗi, tôi với chuyện luận bàn không có tặng thưởng thì không hứng thú.Ánh mắt Hồ Ngạn sáng quắc tiếp tục hùng hổ dọa người nói:- Anh sợ sao?

Nhạc Trọng! !

Tôi biết rõ anh có bổn sự thao túng biến dị thú rất mạnh.

Tôi cũng rất cảm kích anh mang biến dị thú tới cứu chúng tôi.

Nhưng mà cường giả chân chính không nên né tránh chiến đấu !

Để cho chúng ta chiến đấu công bằng đi!

Anh yên tâm, Hồ Ngạn tôi làm người quang minh lỗi lạc, chỉ cần anh cảm giác đánh không lại tôi, lập tức nhận thua, tôi liền trực tiếp sẽ dừng tay.

Tuyệt không làm chuyện bỏ đá xuống giếng.Hồ Ngạn mặc dù cảm kích Nhạc Trọng mang theo biến dị thú cứu bọn họ.

Nhưng mà hắn phải biểu hiện trước mặt Thư Thiên Nhã một phen, chứng minh Hồ Ngạn tuyệt đối ưu tú hơn Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng bất quá chỉ giẫm phải cứt chó, may mắn có được dị năng thao túng biến dị thú.Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng, không đếm xỉa tới nói:- Như vậy tôi nhận thua là tốt rồi!

Anh thắng!

Hồ huynh! !Loại chiên đấu không ý nghĩa này Nhạc Trọng không muốn lãng phí khí lực.Hồ Ngạn nghe được Nhạc Trọng cự tuyệt, thoáng cái mặt đỏ hồng lên, hắn hai đấm nắm chặt, gân xanh tuôn ra, thân thể tức giận run rẩy.Thư Thiên Nhã nghe được Nhạc Trọng cự tuyệt, trong mắt đẹp toát ra thất vọng.

Nàng đối với Nhạc Trọng điều khiển trăm con dị thú, lại bị Trịnh Cường khoa trương là cường giả mạnh mẽ.

Hiện tại Nhạc Trọng cự tuyệt làm cho nàng thất vọng không thôi.Trương Sổ Văn đi ra nhìn Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Nhạc Trọng!

Anh nói không chiến đấu không có tặng thưởng.

Như vậy đi!

Chỉ cần anh có thể thắng Hồ Ngạn, như vậy tôi và Hồ Ngạn sẽ nghe anh điều khiển một tháng.

Nếu như anh thua Hồ Ngạn, như vậy Hoa Hưng Hội cung cấp cho anh ba trăm tấn lương thực sẽ thành hai trăm tấn, anh xem coi thế nào?Trương Sổ Văn so với Hồ Ngạn muốn thông minh rất nhiều, hắn đã nhìn ra chân tướng Nhạc Trọng không muốn chiến đấu.

Đưa ra đệ nghị đả động Nhạc Trọng.Trương Sổ Văn, Hồ Ngạn hai người đều là người cường hóa cấp 30, thân kinh bách chiến, thực lực bất phàm.

Nhạc Trọng có được hai tên này để chủ huy rất có lợi.Nhạc Trọng trầm tư một hồi nói:- Tốt! !

Tôi đồng ý!

Hồ huynh, anh đồng ý đề nghị này không?Hồ Ngạn tràn đầy tự tin đưa ra một điều kiện:- Tôi đồng ý! !

Nhưng mà anh không được sử dụng biên dị thú.

Nếu anh định sử dụng biến dị thú, vậy con mèo biên dị cấp hai tôi không phỉa là đối thủ.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Không có vấn đề! !

Tôi không sử dụng biến dị thú.Hồ Ngạn nói:- Tốt!

Chúng ta đi! !Nhạc Trọng đi theo Hồ Ngạn tới một nơi chuyên môn luận bàn.Bình đài này chuyên môn cung cấp cho cao thủ Hoa Hưng Hội tiến hành luận bàn lẫn nhau.

Rất nhiều cao thủ Hoa Hưng Hội sẽ luận bàn trên võ đài này, không ngừng đề cao năng lực thực chiên của mình, khai phát kỹ năng chiến đấu mới.Nhạc Trọng cùng Hồ Ngạn chiến đấu nhanh chóng truyền ra khắp căn cứ nhỏ này, cao thủ cả Hoa Hưng Hội đều đi tới bình đài, quan sát một trận chiến này.Thư Văn Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng cùng Hồ Ngạn ở trên bình đài, nhìn qua phó bang chủ Vương Hưng Thuần hỏi:- Hưng Thuần, anh thấy ai sẽ thắng?Vương Hưng Thuần nhìn qua Nhạc Trọng cùng Hồ Ngạn hai người và trầm giọng nói ra:- Hồ Ngạn! !

Nếu Nhạc Trọng không sử dụng biến dị thú!

Chiến đấu trên võ đài này hắn không phải là đối thủ của Hồ Ngạn.Hồ Ngạn đẳng cấp cường hóa là 38, chính là cao thủ thứ tư trong Hoa Hưng Hội này, gần với Thư Văn Ngạn, Vương Hưng Thuần, Sở Hổ ba người.

Hắn có được kỹ năng chiến đấu cận thân cường hóa lên cấp ba.

Trong chiến đấu trên bình đài, không cẩn thận thì Thư Văn Ngạn cũng thua trong tay Hổ Ngạn.Chiến đấu trên bình đài là vô cùng chật hẹp.

Ở loại địa phương này giao chiến đối với người cường hóa cận thân là rất có lợi.

Đối với hệ triệu hoán, ma pháp hệ, năng lực hệ thì có chút bất lợi.Một tên người cường hóa hệ súng ngắm thì có thể ở cách hai x-e-m t ại k k t-ru y en-. co m cây số bắn lén bị thương hoặc giết một tên người cường hóa cận chiến.

Nhưng mà chiến đấu trong bình đài nhỏ hẹp này.

Cao thủ bắn lén sẽ bị cao thủ cận chiến miểu sát tại chỗ.Thư Văn Ngạn, Vương Hưng Thuần hai người đều tán thành năng lực của Nhạc Trọng.

Nhưng mà bọn họ với chuyện Nhạc Trọng cùng Hồ Ngạn chiên đấu trên võ đài có cái nhìn không tốt.Thư Văn Ngạn nhìn qua Sở Hổ dò hỏi:- A Hổ, anh thấy thế nào?Sở Hổ cũng là một đại tướng trong Hoa Hưng Hội , thân kinh bách chiến, ánh mắt phi phàm.Sở Hổ trầm mặc một ồi lâu, trong mắt dị quang chớp động chậm rãi nói:- Tôi cho rằng người thắng là Nhạc Trọng.Thư Văn Ngạn nghe vậy khẽ chau mày, như có điều suy nghĩ.Người trên bình đài đã khởi động, cơ hồ ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua người Nhạc Trọng cùng Hồ Ngạn.- Nhạc Trọng anh cẩn thận!Hồ Ngạn hét lớn một tiếng, trong mắt dị quang chớp động, đạp bộ pháp huyền diệu tới gần Nhạc Trọng.

Tốc độ của hắn vốn gấp bảy lần người bình thường, nhưng mà có bộ pháp huyền diệu này gia trì, hắn đúng là dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tay tới gần Nhạc Trọng, hai tay hung hăng chộp vào tay của Nhạc Trọng.Tốc độ của Hồ Ngạn vừa nhanh lại hung ác, tốc độ cũng cực kỳ xảo trá tai quái.

Một khi bị hắn bắt được, một giây hắn sẽ dùng phương thức đặc thù bẽ gãy các xương ngón tay của đối thủ.

Cho dù là Hoa Hưng Hội hội trưởng Thư Văn Ngạn bị Hồ Ngạn bắt lấy cũng thua không thể nghi ngờ.Thời điểm Hồ Ngạn xuất hiện tại trước người Nhạc Trọng thì trong mắt Nhạc Trọng dị quang chớp động, phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một cổ sóng tinh thần cường đại ập vào người Hồ Ngạn.Trong một chớp mắt, Hồ Ngạn liền cảm giác mình rơi vào trong địa ngục, từng đạo khí tức nóng rực như thoa dầu lên người của hắn, mồ hôi chảy như mưa, hắn như bỏng da tróc thịt bong từng mảnh.- Đây là ảo giác!Hồ Ngạn cũng là một gã tâm chí kiên nghị, thân kinh bách chiến, hắn ở trong thống khổ vẫn bảo trì bình tĩnh.

Chương 414: Không đề.Chỉnh sửa : kktruyen.comHắn hung hăng cắn răng một cái và có đau đớn trợ giúp, cuối cùng từ Khủng Cụ Thuật bao phủ thoát ra ngoài.- Anh thua rồi!Hồ Ngạn vừa mới mở to mắt, chợt nghe được âm thanh lạnh như băng của Nhạc Trọng, bàn tay lớn của Nhạc Trọng đặt lên yết hầu của hắn, chỉ cần Nhạc Trọng dùng sức hợp lại có thể dễ dàng bóp nát yết hầu của Hồ Ngạn.- Tôi thua!Hồ Ngạn có chút chán nản nói ra.

Nếu là cuộc chiến sinh tử, hắn lúc này đã chết mất.

Hắn mặc dù có chút táo bạo hiếu chiến, nhưng mà không phải người không phân biệt tốt xấu, tiếp tục càn quấy chỉ khó coi mà thôi.Phía dưới có rất nhiều cao thủ nhìn qua Hồ Ngạn nhào đầu về phía Nhạc Trọng, cơ hồ bắt lấy tay của Nhạc Trọng, sau đó thì bất động, cổ họng bị Nhạc Trọng khóa lại.

Vốn là dùng thân thủ của Hồ Ngạn thì có thể dễ dàng né qua một kích của Nhạc Trọng, sau đó có thể tiến hành đánh trả Nhạc Trọng, nhưng mà hắn lại không tránh khóa yết hầu của Nhạc Trọng chộp tới, chuyện này làm mọi người ngây người.- Thật là lợi hại! !- Thật sự là đáng sợ!

Không biết hắn có bao nhiêu át chủ bài!"..."

Những cao thủ trong Hoa Hưng Hội nhìn thấy Hồ Ngạn không có chút lực phản kháng bị Nhạc Trọng một kích chế ngự, trong nội tâm đều tràn ngập kinh hãi.

Kỹ năng chiến đấu cận thân của Hồ Ngạn của hắn trải qua ba nguồ-n .: ,k kt ru yen-. co m lần cường hóa và không ngừng nghiên cứu phù hợp với bản thân của ình, trong đấu vỡ khu vực nhỏ hẹp chưa từng có đối thủ.

Bây giờ lại bị Nhạc Trọng một kích chế ngự, thực lực của Nhạc Trọng có thể nghĩ.Nhạc Trọng có thể sai khiến biến dị thú, bản thân thực lực lại khủng bố như vậy, quả thật là tồn tại không thể khống chế.Thư Văn Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng đứng trong bình đài, trong mắt hiện lên một tia ngưng trọng cùng tiếc hận.

Cao thủ như vậy vì cái gì không cho bọn họ sử dụng, Hoa Hưng Hội thực lực chỉnh thể có thể tăng lên ba phần.Hồ Ngạn có chút thất lạc nói ra:- Nguyện đánh bạc chịu thua!

Từ giờ trở đi, tôi và Trương Sổ Văn sẽ nghe theo anh chỉ huy trong một tháng!- Tốt!Nhạc Trọng khẽ gật đầu, trong một tháng này, trong tay hắn sẽ có bốn cao thủ cao hơn cấp 30 chỉ huy cùng một trăm tên chiến sĩ của Hoa Hưng Hội.

Đây là lực lượng không nhỏ, có cổ lực lượng này trong nội địa của Ngô Nham Hoành thì Nhạc Trọng có thể làm rất nhiều chuyện.Một tháng sau, Cam Đào cũng có thể không ngừng chiến đấu với tang thi trong một tháng.

Đến lúc đó, Nhạc Trọng không cần phải là người cô đơn chiến đấu đớn độc.Đánh bại Hồ Ngạn, Nhạc Trọng mang theo tiểu hài tử kia cùng Vệ Trữ Quốc quay về nơi của bọn họ.Trong núi rừng này tuy Nhạc Trọng là khách quý của Hoa Hưng Hội nhưng cũng chỉ được phân một hang động chừng mười trượng nhỏ hẹp mà thôi.Trong sơn động có cái giường đá và khí cụ thô sơ.

Ở trên giường đá này phủ lên một tầng rơm rạ, đặt một tấm nệm lên.

Đây đã là đãi ngộ thật tốt rồi.

Người bình thường chỉ có thể co rúc trên một đống cỏ khô, căn bản không có giường đá mà nằm.Một khi rời khỏi khu vực trấn nhỏ, sẽ gặp rất nhiều bất tiện.

Bởi vậy mặc dù biết rõ trong núi nhỏ càng thêm an toàn, nếu có điều kiện Hoa Hưng Hội cũng muốn dẫn người ở trong trấn.- Cô đi tắm rửa, sau khi tắm sạch sẽ ra gặp tôi!Nhạc Trọng nhìn qua tiểu ăn mày và ra lệnh.- Vâng! !

Đại nhân! !Đứa bé kia có chút khiếp đảm nhìn Nhạc Trọng, đi vào trong thùng nước nhỏ tràn đầy tẩy rửa thân thể của mình.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Vệ Trữ Quốc trực tiếp hỏi:- Vệ Trữ Quốc.

Tôi cần biết rõ toàn bộ tư liệu của Ngô Nham Hoành.Vệ Trữ Quốc nhìn qua Nhạc Trọng cung kính đáp:- Vâng!

Đại nhân!

Tôi sẽ nói toàn bộ những gì tôi biết.Vệ Trữ Quốc với tư cách tinh anh của Lang Nha doanh cho nên biết được nhiều tình báo mà người thường không biết.

Trong tay của Nhạc Trọng còn có Lý Băng Yên tinh anh của Lang Nha doanh, nhưng mà tình báo từ trong miệng của nàng Nhạc Trọng không dám tin tưởng.

Ngô Đàm Đồng người này là đại phản đồ của Ngô Nham Hoành cho nên biết rõ tình báo không bằng Vệ Trữ Quốc là tinh anh của Lang Nha doanh.- Đại nhân!

Tôi tắm rửa sạch sẽ rồi!Thời điểm Vệ Trữ Quốc nhìn qua Nhạc Trọng giảng thuật tình báo hắn biết về Ngô Nham Hoành thì bên cạnh có âm thanh nhút nhát vang lên.Nhạc Trọng nhìn qua hướng âm thanh thì thấy một tiểu loli dáng người cao gầy, mái tóc dài màu đen, ngũ quan tinh xảo, làn da hơi vàng lớn lên đáng yêu đứng đó.Nhạc Trọng có chút ngoài ý muốn nhìn tiểu loli nói ra:- Cô tên là gì?

Bao nhiêu tuổi?Nhạc Trọng không ngờ là tiểu loli đáng yêu a.- Tôi tên là Minh Giai Giai!

Năm nay mười hai tuổi, qua hai tháng là mười ba.

Cha mẹ của tôi đều là Hoa.

Tôi biết nói tiếng Thái Lan, biết chữ Thái Lan, giặt quần áo, nấu cơm, còn biết đấm chân, mát xa.

Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ là nô lệ của đại nhân.

Tôi sẽ nghe lời chủ nhân.

Ngài bảo tôi làm gì tôi sẽ làm cái đó.Minh Giai Giai thập phần nhu thuận nói ra, cho biết giá trị của mình.Sau tận thế, người không có giá trị sẽ bị loại bỏ, Minh Giai Giai thập phần tinh tường pháp tắc tàn khốc của tận thế.

Cho dù Thư Văn Ngạn thống lĩnh Hoa Hưng Hội, nhưng mà pháp tắc tàn khốc vẫn tồn tại.

Chỉ có tạo dựng nên chính quyền cường đại của nhân loại, chế định một loạt trật tự mới, pháp tắc mới.

Mới có thể thay thế pháp tắc tàn khốc của tận thế.Nhạc Trọng chần chờ một hồi, chậm rãi nói:- Minh Giai Giai!

Tôi bỏ tthân phận đầy tớ cho cô, thả cô trở về, như thế nào?Minh Giai Giai là tiểu loli không có chút sức chiến đấu nào cả.

Cũng không có tác dụng quá lớn, nếu không có căn cứ vững chắc, mang theo tiểu loli như vậy chạy đi khắp nơi thật sự là vướng víu.

Nhạc Trọng hôm nay nhận lấy Minh Giai Giai chỉ là không muốn tùy ý giết người.Nhạc Trọng trong tận thế này đã rèn luyện sát phạt quả quyết, tâm ngoan thủ lạt.

Hắn có thể không chút do dự tiêu diệt địch nhân, cho dù địch nhân là dạng người gì.

Nhưng mà hắn không muốn vô duyên vô cớ giết người, trông thấy một tính mạng biến mất trước mặt của mình.Minh Giai Giai giống như con nai con bị thương quỳ trước mặt của Nhạc Trọng, hai mắt rưng rưng đau khổ dập đầu cầu khẩn.- Đại nhân! !

Giai Giai làm sai chuyện gì sao?

Đại nhân không nên đuổi Giai Giai đi! !

Giai Giai rời khỏi đại nhân sẽ chết.

Van cầu ngài, đại nhân, lưu lại Giai Giai a! !

Giai Giai sẽ toàn lực hầu hạ ngài!Nhạc Trọng vừa gặp mặt đã cho Minh Giai Giai sửa bò và bánh ngọt ăn, nàng căn bản không muốn rời khỏi chủ nhân hào sảng như vậy.

Phải biết rằng người sống sót trong Hoa Hưng Hội co thể vì một cái bánh ngọt mà đánh nhau sống chết, thậm chí đánh chết người cũng đã xảy ra.Nhạc Trọng nhìn qua tiểu loli đáng yêu Minh Giai Giai khóc như hoa lê đáy vũ thì thở dài, nói:- Từ giờ trở đi, cô là thị nữ của tôi.

Tới đây đi!- Cảm ơn chủ nhân!Minh Giai Giai thoáng cái nín khóc mỉm cười, thoáng cái đã nhảy lên giường đá bóp chân cho Nhạc Trọng.Vệ Trữ Quốc nhìn Nhạc Trọng cùng Minh Giai thì cung kính nói một câu:- Đại nhân! !

Tôi xin cáo lui trước.

Chương 415: Không đề.Chỉnh sửa : kktruyen.comSau tận thế trật tự sụp đổ.

Dạng người gì cũng có, Vệ Trữ Quốc cũng không muốn đi quấy rầy chuyện tốt của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn thấy bộ dáng khác thường của Vệ Trữ Quốc thì im lặng.

Hắn cũng không muốn giải thích cái gì với Vệ Trữ Quốc cả, hắn chỉ có thể phất tay cho Vệ Trữ Quốc lui xuống.Hồng môn, khác với Hồng môn trong lịch sử của Trung Quốc.

Tại Thái Lan có rất nhiều người Hoa tụ tập thành thế lực nhỏ.

Môn chủ Hồng môn tên là Bành Lăng Ba, chính là người cường giả cấp 25.

Hắn chiếm cứ thành phố Lan Sơn, thành phố Cao Sơn và một ít thôn nhỏ, dưới trướng cũng cũng chỉ có một trăm người Hoa sống sót, hơn ba trăm tên Thái Lan độc bá nhất phương, cuộc sống gia đình tạm ổn, trôi qua vô cùng khoái hoạt.Một tên dáng người nhỏ gầy, hai tay che kín vết chai, trên mặt có nhiều vết thẹo lớn, phó môn chủ Hồng môn Trịnh Minh Hòa nhìn qua Bành Lăng Ba nói ra:- Môn chủ!

Hoa Hưng Hội lại phái người tới đây mời chào chúng ta.

Để cho chúng ta gia nhập Hoa Hưng Hội, cùng nhau ngăn cản tấn công của Ngô Nham Hoành.Ngũ quan đoan chính, tướng mạo đường đường, nhìn qua tuấn tú lịch sự chính khí nghiêm nghị Bành Lăng Ba lại hừ lạnh một tiếng nói:- Đừng mà quản khỉ gió bọn đó!

Chúng ta ở chỗ này sống tiêu dao khoái hoạt, đến Hoa Hưng Hội khó bảo toàn không biên thành pháo hôi.

Hoa Hưng Hội cũng có mấy trăm người thường, làm sao có thể đấu qua mấy ngàn đại quân của Ngô Nham Hoành.

Đây không phải lấy trứng trọi đá hay sao?Trong mắt Trịnh Minh Hòa hiện ra dị quang sầu lo nói ra:- Nhưng mà môn chủ!

Nếu như Hoa Hưng Hội bại!

Ngô Nham Hoành sẽ nhắm mục tiêu vào chúng ta!

Ngô Nham Hoành người này tâm ngoan thủ lạt, hắn đồ sát người Hoa cũng vượt qua một vạn.

Nếu như bị hắn nhìn chằm chằm vào thì chúng ta...Bành Lăng Ba mỉm cười vô sỉ nói ra:- Minh Hòa!

Anh quá lo rồi! !

Ngô Nham Hoành thực lực cường hoành không sai, người Hoa cho dù liên hợp lại cũng không phải đối thủ của hắn.

Nhưng mà Thái Lan rừng nhiệt đới, núi rừng rất nhiều.

Chỉ cần chúng ta chui vào trong rừng, Ngô Nham Hoành có bổn sự cao minh hơn nữa cũng không có cách nào!

ơợi Ngô Nham Hoành thành lập đất nước thì tất nhiên sẽ buông tha chính sách đồ sát người Hoa.

Anh xem Indonesia bên kia, tàn sát người Hoa không phải rất đông sao, cuối cùng tàn sát tới trình độ nhất định, chẳng phải cũng ngừng đồ sát hay sao?

Đợi đến lúc những người khác bị giết sạch chúng ta trở ra, đến lúc đó Ngô Nham Hoành vẫn không phải trọng dụng chúng ta sao?Bành Lăng Ba tự biết không phải là đối thủ của Ngô Nham Hoành, vì vậy liền hạ quyết tâm không cùng Ngô Nham Hoành đấu chính diện, tính toán đợi phong trào tàn sát người Hoa lắng xuống, hắn sẽ từ trong rừng đi ra ngoài, ra sức hiệu lực cho Ngô Nham Hoành.Tuy người Hoa ở Đông Nam Á có thực lực kinh tế mạnh mẽ, nhưng mà trong mắt của các thủ lĩnh thế lực thì không khác gì con heo con chó.

Muốn đồ sát thì đồ sát, tối đa chỉ bị khuyển trách vài câu mà thôi, có rắm dùng.

Hơn nữa giết hết người Hoa còn có thể được viện trợ của Trung Quốc, bọn họ giết còn không có áp lực gì cả.

Mỗi một lần tàn sát người Hoa, đều là một lần thịnh yến chia cắt tài phú, mà tài phú người Hoa khổng lồ cũng trong lần tàn sát này mà bị lấy đi, bị kẻ thống trị, người thống trị và người bản địa chia cắt.

Người chết oan hồn không ai có chú ý tới.Loại tình huống này, người Hoa gặp phải loại chuyện này, phần lớn cũng chỉ có thể chạy trốn.

Có năng lực bỏ chạy đến nước Mỹ và các quốc gia phương tây, không có năng lực cũng chỉ có thể chạy vào trong núi trốn chết.Bành Lăng Ba không muốn đối kháng chính diện với Ngô Nham Hoành nên chạy vào trong núi rừng, chờ đợi phong ba tàn sát người Hoa xong thì trở ra hiệu lực với Ngô Nham Hoành.

Trên thực tế rất nhiều người Hoa cũng làm như vậy, phong ba tàn sát người Hoa, trở ra hiệu lực cho đương cục.

Sau đó chia cắt vị trí bánh ngọt mà người Hoa tử vong lưu lại.Trịnh Minh Hòa hai đấm nắm chặt, gân xanh nổi bật, gân xanh từ vết sẹo trên trán nổi rõ lên, hắn cúi đầu xuống, thật vất vả mới cưỡng chế tức giận trong lòng.

Tuy hắn là người Thái Lan thù sâu như biển, nhưng mà trong Hồng môn hắn với tư cách là phó môn chủ cũng biết Hồng môn chống lại Ngô Nham Hoành là không có khả năng.Đúng lúc này, một gã chiến sĩ Hồng môn chạy vào trong tìm Bành Lăng Ba báo cáo:- Môn chủ!

Hoa Hưng Hội lại cho người tới!

Bọn họ muốn gặp ngài!

Bọn họ nói muốn bàn sinh ý với ngài, muốn dùng súng ống đạn dược mua mấy trăm người sống sót Thái Lan.Hào quang trong mắt Bành Lăng Ba sáng ngời lên, nói:- Súng ống đạn được? ?

Súng ống đạn dược gì?Sau tận thế không có gì trân quý bằng súng ống đạn được.

Bành Lăng Ba đã quyết định bán mình cho Ngô Nham Hoành.

Nhưng mà muốn bán mình với giá tốt, tiền vốn của mình phải phong phú mới được.Tên chiến sĩ Hồng môn hưng phân nói:- Là súng trường! !

Bọn họ định dùng súng trường mua mấy trăm người Thái Lan sống sót.Bành Lăng Ba Hồng môn chỉ có hơn mười cây súng trường, còn lại đều là súng ngắn.

Nghe được Hoa Hưng Hội muốn dùng súng trường để đổi người Thái Lan, Bành Lăng Ba thoáng hưng phấn đứng lên, nói:- Tốt!

Tôi đi gặp bọn họ.Người Thái Lan sống sót quá nhiều, chỉ cần đánh hạ một ít trấn là có thể tìm được mấy trăm người Thái Lan sống sót.

Bành Lăng Ba cho rằng cầm người Thái Lan đổi lấy súng trường là có lợi nhất.Bành Lăng Ba cùng Trịnh Minh Hòa hai người bước vào trong phòng hội nghị, lúc này ở trong phòng hội nghị của Hồng môn có năm trưởng lão đang ngồi.

Trừ năm tên trưởng lão ra, trong phòng hội nghị còn có sáu người khác, năm tên nam tử trưởng thành và một tiểu cô nương thập phần xinh đẹp.Bành Lăng Ba vừa tiến vào phòng hội nghị thì thay đổi gương mặt tươi cười hòa ái nhìn năm nam tử trưởng thành:- Mấy vị này có lẽ chính là bằng hữu từ Hoa Hưng Hội!

Tôi là môn chủ Hồng môn Bành Lăng Ba.

Không biết mấy vị xưng hô thế nào?Nhạc Trọng nhìn Bành Lăng Ba nhàn nhạt hỏi:- Tôi là Nhạc Trọng!

Bành môn chủ, anh có bằng lòng theo chúng tôi đối kháng Ngô Nham Hoành hay không?Năm tên nam tử trưởng thành này là Nhạc Trọng, Trịnh Cường, Hồ Ngạn, Trương Sổ Văn, Vệ Trữ Quốc và tiểu cô nương xinh đẹp Cố Phỉ Phỉ.Trong mắt Bành Lăng Ba hiện lên hào quang khác thường, cười nói:- Chuyện này cứ từ từ thương lượng!

Ngô Nham Hoành thế đại, muốn đối kháng hắn cần cân nhắc kỹ hơn!

Nghe nói các người lần này tới là muốn dùng súng trường đổi người Thái Lan sống sót.

Chúng ta nên thương lượng trước a, các người dùng bao nhiêu súng trường, bao nhiêu viên đạn đổi một mạng người Thái Lan sống sót?Tuy download ebook mới nhất tại kktruyen.com Bành Lăng Ba không muốn đối kháng với Ngô Nham Hoành, hắn lại cũng không muốn vạch mặt với Hoa Hưng Hội.

Dù sao Hoa Hưng Hội tuy không phải đối thủ của Ngô Nham Hoành, tiêu diệt hắn Hồng môn thì chỉ cần trả giá lớn một chút là được!Một tên trưởng lão Trần Lực Bang trưởng lão lớn tiếng nói:- Môn chủ!

Lúc này đổi súng trường thì cần phải cho Chu Tước của tôi mấy khẩu.

Chu Tước đường hiện tại đều dùng súng ngắn, ngài không thể quá bất công a.

Chương 416: Không đề.Chỉnh sửa : kktruyen.comMột gã tên trưởng lão tên Dịch Thủy lớn tiếng kêu lên.- Đúng vậy a! !

Môn chủ! !

Bạch Hổ đường cũng dùng đều là súng ngắn, cũng có không ít huynh đệ dùng đại đao.

Lúc này có súng trường cũng nên phân mấy khẩu cho Bạch Hổ đường chúng tôi.

Bằng không thì không được đâu!Tên của Hồng môn khí phái, mấy đường dướng trướng phân thành Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ, Phá Quân, Tham Lang.

NHưng mà trên thực tế là một đám ô hợp.

Súng trường còn chưa tới tay đã náo nên phân phối như thế nào.

Dù sao nếu mấy đường này nhiều hơn mấy khẩu súng trường, vậy thì sức chiến đấu có thể áp qua mấy đường khác.

Phân phối vật tư cũng nhiều hơn.Bành Lăng Ba rống lớn một câu:- Đều yên lặng cho lão tử!Bành Lăng Ba gào thét thì tất cả người đang náo im lặng lại.Bành Lăng Ba áp đảo các trưởng lão, lúc này mới nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Để anh chê cười! !

Nhạc Trọng huynh đệ, không biết anh dùng bao nhiêu súng trường và đạn đổi một người Thái Lan sống sót?- Không sao!Nhạc Trọng cười cười trực tiếp rút khẩu gai độc đặt lên đầu của Bành Lăng Ba và bóp cò:- Tôi hợp nhất các người là được!Phanh một tiếng vang thật lớn, đầu của Bành Lăng Ba chợt nổ ra.

Óc và máu bay tứ tung, kể cả Trịnh Cường, Hồ Ngạn, Trương Sổ Văn, Vệ Trữ Quốc bốn người ai cũng không ngờ tới Nhạc Trọng lại giết người!- Môn chủ!Trần Lực Bang chính là một trong những tâm phúc của Bành Lăng Ba, hắn nhìn thấy Bành Lăng Ba bị Nhạc Trọng một súng giết chết, lập tức hai mắt đỏ thẫm phát động kỹ năng di động cao tốc, giống như sét đánh lao thẳng về phía Nhạc Trọng bên này.- Đều an tĩnh cho tôi.

Ai dám lộn xộn thì đi chết đi!Nhạc Trọng một súng tiêu diệt Bành Lăng Ba, tiện tay giơ gai độc lên nhắm vào quỹ tích di động của Trần Lực Bang và bóp cò.Phanh một tiếng vang thật lớn, đầu của Trần Lực Bang lập tức nổ tung, thi thể không đầu lập tức ngã xuống đất.Nhạc Trọng dễ dàng giết hai người, Vệ Trữ Quốc, Hồ Ngạn, Trương Sổ Văn, Trịnh Cường thoáng cái chấn động, bọn họ nhanh chóng móc súng ra chỉa vào ba người Trịnh Minh Hòa, đồng thời thân thể căng cứng, tùy thời đều có thể phát động kỹ năng tấn công ba người Trịnh Minh Hòa.

Bọn họ là thân ở trong thế đối địch, cho dù nghĩ như thế nào thì Nhạc Trọng đã phát động, bọn t ruyện -đượ c copy .t ại- k-ktr,uy en .c om họ phải đứng chung chỗ với Nhạc Trọng.Nhìn thấy một màn cực kỳ thảm thiết này, Trịnh Minh Hòa và ba gã trưởng lão còn lại toàn thân căng cứng, không dám lộn xộn chút nào.

Bành Lăng Ba là bị Nhạc Trọng đánh lén giết chết không chứng minh được thực lực của Nhạc Trọng.

Nhưng mà Trần Lực Bang là người cường hóa hệ nhanh nhẹn, người cường hóa mạnh như vậy bị Nhạc Trọng một súng giết chết, chứng minh thực lực của Nhạc Trọng khủng khiếp bực nào.

Hơn nữa lúc này trừ Nhạc Trọng ra, còn có bốn cao thủ của Hoa Hưng Hội nhìn chằm chằm vào bọn họ, nếu bọn họ vọng động chỉ có con đường chết.Hào khí trong phòng hội nghị lập tức căng cứng, bốn gã trưởng lão thân thể mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, một bên đem ánh mắt nhìn vào người của Trịnh Minh Hòa.

Môn chủ Hồng môn đã chết, tâm phúc của bọn họ là phó môn chủ Trịnh Minh Hòa này.

Mặc dù bọn họ có chút mâu thuẫn, nhưng mà sống chết trước mắt nên liên hợp lại với nhau.Trịnh Minh Hòa hít sâu một hơi nhìn qua Nhạc Trọng, chỉa chỉa vào thi thể không đầu của Bành Lăng Ba và hỏi:- Nhạc Trọng huynh đệ!

Tôi là phó môn chủ Hồng môn Trịnh Minh Hòa, ngài có ý gì?Nghi vấn của Trịnh Minh Hòa cũng là nghi vấn của bọn người Vệ Trữ Quốc, Hồ Ngạn, Trương Sổ Văn, Trịnh Cường, trước đó không lâu nhận được thông tri của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đột nhiên động thủ giết người, hơn nữa tiêu diệt môn chủ Hồng môn.Nhạc Trọng nhìn qua Trịnh Minh Hòa khẽ cười nói:- Bành Lăng Ba không muốn đối kháng với Ngô Nham Hoành thì tôi giết hắn!

Hợp nhất quân của hắn, chỉ đơn giản vậy thôi!

Trịnh Minh Hòa, anh có muốn theo tôi tiêu diệt Ngô Nham Hoành hay không, hay là chết tại đây.

Chính anh lựa chọn đi!

Tôi cho anh 10 giây cân nhắc.

10, 9...Trịnh Minh Hòa biến sắc, hắn thế nào cũng không ngờ tới mục đích của Nhạc Trọng lại như thế này!- 2!Trịnh Minh Hòa tâm niệm thay đổi thật nhanh và nhanh chóng lên tiếng.- Tôi đầu hàng! !

Tôi nguyện ý cùng ngài đi tiêu diệt Ngô Nham Hoành!Trịnh Minh Hòa cùng Ngô Nham Hoành thống lĩnh Đại Thái Lan đế quốc có cừu hận khắc cốt.

Một nhà già trẻ của hắn bị Đại Thái Lan đế quốc tra tấn tới chết.

Hắn một lòng chỉ nghĩ đến tiêu diệt Đại Thái Lan đế quốc báo thù, nhưng mà tạo hóa trêu người, hắn không thể gia nhập Hoa Hưng Hội mà tiến vào trong Hồng môn.

Lúc này Nhạc Trọng bức bách cho nên hắn lựa chọn đầu hàng Nhạc Trọng chỉ vì tương lai tiêu diệt Ngô Nham Hoành.Nhạc Trọng nhìn qua Trịnh Minh Hòa đầu hàng thì nhìn qua bốn tên trưởng lão của Hồng môn:- Các người đầu hàng hay không?Đúng lúc này một tên hộ vệ Hồng môn nhao nhao tập kết, xông qua gian phòng hội nghị này.Trương Sổ Văn cầm súng đứng ở ngoài cửa không ngừng đấu súng với hộ vệ Hồng môn.

Hắn chính là cao thủ dùng súng, súng bắn ra không phát nào trượt, bằng vào lực lượng một người ép hộ vệ Hồng môn không dám tiến lên.- Ra lệnh cho bọn họ đầu hàng!Nhạc Trọng đem gai độc chỉ vào một tên trưởng lão nói ra.Người trưởng lão kia vô cùng cường ngạnh nhìn qua Nhạc Trọng quát:- Nhạc Trọng!

Tao khuyên mày đầu hàng đi!

Hồng môn chúng tao có một trăm hảo hán tử, tuyệt đối sẽ không khuất phục loại ác ôn như mày! !

Bọn mày chỉ có năm người, cho dù giết bọn tao thì Hồng môn cũng không có khả năng khuất phục!

Cuối cùng cũng chỉ là cục diện lưỡng bại câu thương mà thôi.- Hảo hán tử!

Đi chết đi!Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng bóp cò súng.Phanh một tiếng súng vang!

Đầu của trưởng lão này nổ tung.Uy lực của gai độc vô cùng khủng bố, có thể so sánh với zpt90 25 li, bắn vào đầu người thì dễ dàng bắn nát đầu.Nhạc Trọng đem gai độc dời lên người của trưởng lão khác.- Hồng môn hơn một trăm có làm được cái gì.

Tôi ngày hôm qua giết hai doanh tám trăm người của Ngô Nham Hoành.

Hôm nay lại giết thêm trăm người cũng chỉ là một bữa ăn sáng.

Cho dù các người là người Hoa, chỉ cần là địch nhân của tôi thì tôi không bao giờ hạ thủ lưu tình.

Đầu hàng hay không hàng?Nghe Nhạc Trọng nói thì trong mắt mấy người Hoa Hưng Hội toát ra thần sắc không dám tin.

Bọn họ không tin Nhạc Trọng đơn thương độc mã có thể tiêu diệt hai doanh của Ngô Nham Hoành.Hồ Ngạn trầm giọng nói ra:- Đó là thật! !

Nhạc Trọng có được năng lực thao túng biến dị thú.

Các người nên hàng đi.Hồ Ngạn không nghĩ Nhạc Trọng ra tay lại hung ác như vậy, nói giết liền giết, lập tức tiêu diệt môn chủ Hồng môn.

Thế mạnh mẽ hợp nhất Hồng môn.

Nhưng mà bây giờ tên lên dây không thể không bắn, hắn phải phối hợp Nhạc Trọng bắt lấy Hồng môn.

Nếu không Hồng môn phản công thì bọn họ sẽ có tử thương.Người trưởng lão kia vẻ mặt hoảng sợ lớn tiếng nói:- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!Người trưởng lão kia vừa đầu hàng, Nhạc Trọng đem gai độc chỉ vào người khác.

Chương 417: Không đề.Chỉnh sửa : kktruyen.comDưới uy hiếp của tử vong, ba tên trưởng lão còn sót lại của Hồng môn đều miễn cưỡng đầu hàng Nhạc Trọng, nhưng mà biểu hiện đầu hàng này tùy thời có thể cắn trả.Nhạc Trọng không thèm quan tâm mà nhìn qua Trịnh Minh Hòa cùng ba tên trưởng lão, nói:- Bảo bọn họ đầu hàng!Trịnh Minh Hòa chợt đi ra ngoài phòng hội nghị quát lớn:- Tôi là Trịnh Minh Hòa, đình chỉ công kích! !

Tôi lệnh cho các người dừng công kích!- Đó là phó môn chủ!"..."

Nghe được Trịnh Minh Hòa ra lệnh, hộ vệ tụ tập ngoài cửa lâm vào hỗn loạn.

Bọn họ không biết nói thế nào cho phải.

Tiếng súng thoáng cái ngừng lại.Thống lĩnh hộ vệ Hồng môn Thái Hằng Xuyên ở bên ngoài cửa phòng hội nghị quát lên:- Phó môn chủ thì như thế nào?

Chúng ta đều là người của môn chủ, phải ra sức vì môn chủ!

Người bên trong nghe đây, đem môn chủ của chúng ta thả ra ngoài.

Nếu không tao sẽ tàn sát bọn mày!Nhạc Trọng lúc này bước ra khỏi phòng hội nghị, phất tay bắn một viên đạn vào đầu của Thái Hằng Xuyên, trực tiếp bắn nát đầu tên này, lạnh như băng nhìn qua chút ít hộ vệ của Hồng môn nói ra:- Môn chủ các người chết trong tay của tôi!

Phó môn chủ và tất cả trưởng lão đã đầu hàng, các người hiện giờ đầu hàng đi.

Tôi còn có thể cho các người con đường sống.

Tiếp tục chống cự như vậy thì các người phải chết!

Các người co thân thuộc, con cái sẽ bị đưa đi làm đầy tớ, bị người ta nô dịch.

Đầu hàng hoặc là tử vong, chính các người chọn đi!- Giết hắn! !

Hắn chỉ có một mình! ! !

Mọi người giết hắn, báo thù cho môn chủ!Một tên bộ hạ trung thành với Bành Lăng Ba quá lên.Những hộ vệ Hồng môn lập tức lâm vào chần chờ, ng,u ồ n, ,: kktruy en.co.m có bộ phận nổ súng qua phía Nhạc Trọng.

Có bộ phận thì do dự trốn đi, chuẩn bị quan sát tình thế.Lập tức vô số viên đạn bắn về phía Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng nhướng mày, thân hình lóe lên, ngửa mặt lên trời rống to lên.Mà Thiểm Điện trong rừng nghe được tiếng rống to của Nhạc Trọng thì hét lên giận dữ, dẫn theo hơn một trăm đầu mèo rừng biến dị xông vào nơi này.Tốc độ mèo rừng biến dị cực nhanh, rất nhanh đã bao vây cả thôn nhỏ, Thiểm Điện lẻ loi một mình giống như mũi tên lao vào hạch tâm của Hồng môn.- Biến dị thú! !

Công kích!

Công kích! !"..."

Những hộ vệ Hồng môn nhìn thấy Thiểm Điện, sắc mặt mỗi người đại biến rống lên.

Đại lượng viên đạn bắn về phía Thiểm Điện vọt tới.Tốc độ của Thiểm Điện nhanh như sấm sét, không ngừng di động, né qua những viên đạn của Hồng môn công kích, thân hình của nó lóe lên trong đám hộ vệ và có vài cái đầu rơi xuống.Thiểm Điện chỉ tiêu diệt bốn năm tên chiến sĩ Hồng môn, những tên chiến sĩ khác sụp đổ, nhao nhao bỏ chạy tứ tán.

Bọn họ chỉ là một đám ô hợp, so với chiến sĩ của Hoa Hưng Hội thì không bằng.

Tự nhiên không cách nào ngăn cản Thiểm Điện là biến dị thú cấp hai khủng bố.Trong thời gian một phút ngắn ngủi, Thiểm Điện cũng đã từ bên ngoài nhảy vào vị trí hạch tâm của thôn, tiện tay một trảo cắt đầu của một tên hộ vệ Hồng môn.- Biến dị thú! !- Mèo rừng biến dị cấp hai!"..."

Sau khi nhìn thấy Thiểm Điện thì những hộ vệ Hồng môn vây công Nhạc Trọng sắc mặt đại biến lập tức chỉa nòng súng vào phía Thiểm Điện bên này.Biến dị thú cấp hai trong Thái Lan có không ít, mỗi một đầu xuất hiện đều là từng hồi gió tanh mưa máu.

Hồng môn có một tiểu tổ từng bị biến dị thú cấp hai tiêu diệt sạch sẽ.

Muốn đối phó biến dị thú cấp hai chỉ có Ngô Nham Hoành dùng binh khí hạng nặng và nhân mạng điền vào mà thôi.Trong làn mưa bom lửa đạn này, Thiểm Điện thập phần ưu nhã xuyên thẳng qua, thân hình của nó không ngừng chớp động, những nơi đi qua một gã hộ vệ Hồng môn đầu thân một nẻo, căn bản không ai có thể ngăn cản nó chém giết.- Biến dị thú cấp hai thật đáng sợ!Nhìn thấy Thiểm Điện đồ sát đám người hiệu suất cực cao thì bên kia vô cùng hoảng sợ.Trịnh Minh Hòa cũng không khỏi sờ sờ cổ mình, trong nội tâm bay lên từng suy nghĩ đáng sợ.

Tuy hắn là người cường hóa cấp 27, nhưng nếu đứng trước mặt Thiểm Điện thì vừa gặp mặt đã bị miểu sát rồi.- Tôi đầu hàng! !

Đừng giết tôi !

Tôi đầu hàng!Chiến sĩ Hồng môn sĩ khí nhanh chóng sụp đổ, rất nhiều người nhao nhao vứt bỏ súng quỳ xuống cầu khẩn.Con mèo rừng biến dị cấp hai ưu nhã tàn sát người của Hồng môn, đối với mọi người gần Nhạc Trọng trong gang tấc hoảng sợ, liên tưởng đến Nhạc Trọng trước kia kêu gào.

Khiến cho đám hộ vệ Hồng môn biết được ai là chủ nhân của con mèo biến dị cấp hai này.Thiểm Điện bị Nhạc Trọng thu phục thì vô cùng có nhân tính, những người vứt súng quỳ xuống thì nó không thèm quan tâm tới làm gì, mà là tiếp tục đồ sát những hộ vệ Hồng môn không đầu hàng.

Rất nhanh tại trong khu vực này không có người sống, khắp nơi đều là thi thể của hộ vệ Hồng môn.Trịnh Minh Hòa cùng ba gã trưởng lão Hồng môn nhìn thấy một màn khủng bố này, cũng không dám sinh ra dị tâm nào nữaMà hộ vệ chủ lực của Hồng môn vừa sụp đổ, đám chiến sĩ Hồng môn còn lại làm gì còn có tâm tư chiến đấu nữa, lập tức đầu hàng Nhạc Trọng.Thời điểm này Nhạc Trọng cho một trăm tên chiên sĩ mượn từ Hoa Hưng Hội mang một xe đạn dược tiến vào trong thôn nhỏ do Hồng môn chiếm giữ.

Đem toàn bộ người Hoa và người Thái Lan sống sót nhốt lại.Nhạc Trọng cũng không chút khách khí đem một trăm mười ba người Hoa còn sống sót lập thành một đội, phân thành năm tiểu đội giao cho Trịnh Minh Hòa, Vệ Trữ Quốc, và ba tên trưởng lão Hồng môn Dịch Thủy Hùng, Chu Đại Lực, Trữ Trường Thủy thống lĩnh.Hồ Ngạn, Trương Sổ Văn, Trịnh Cường ba người thực lực mạnh mẽ, đáng tiếc đều là người của Hoa Hưng Hội.

Nhạc Trọng tự nhiên không thể giao người cho bọn họ được.Trong mỗi hàng, trừ người Hoa ra, Nhạc Trọng còn bổ sung một ít người Thái Lan sống sót vào.Bành Lăng Ba, Trần Lực Bang bao gồm nhiều gia quyến của cao tầng Hồng môn chống cự, nam thì bị Nhạc Trọng đánh vào cặn bã doanh.

Nữ thì đưa vào nữ doanh.Sau khi làm xong tất cả, Nhạc Trọng mới triệu tập người sống trong thôn lại.Trong thôn nhỏ này có được gần sáu trăm người sống sót, trong đó có hơn bốn trăm người Thái Lan sống sót.

Những người Thái Lan sống sót đều lòng dạ bàng hoàng nhìn qua Nhạc Trọng bên này.Ngô Nham Hoành trắng trợn đồ sát người Hoa, làm cho những cao thủ người Hoa tràn ngập phẫn nộ.

Có người Hoa không biết tốt xấu vừa nhìn thấy người Thái Lan liền giết.

Song phương cừu hận tích lũy rất sâu. mà bốn trăm người Thái Lan sống sót đều thập phần sợ hãi Nhạc Trọng sẽ không biết tốt xấu đồ sát bọn họ.Trịnh Minh Hòa, Vệ Trữ Quốc, Dịch Thủy Hùng, Chu Đại Lực, Trữ Trường Thủy năm người đều nhìn qua Nhạc Trọng.

Trong mắt dị quang chớp động, bọn họ đều là hàng tướng, trừ Vệ Trữ Quốc ra, bốn người còn lại không ai tin phục Nhạc Trọng.

Bọn họ chỉ khiếp sợ thực lực khủng bố của Nhạc Trọng và biến dị thú cường đại mới đầu hàng.

Nhân tâm bất định, những tên chiến sĩ Hồng môn nhìn qua Nhạc Trọng trong nội tâm không biết đang suy nghĩ gì.- Tôi là Nhạc Trọng!

Chương 418: Không đề.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua chung quanh một vòng, lúc này mới lạnh lùng nói:- Hồng m hôm nay đã bị tôi diệt!

Từ hôm nay trở đi, các người là dân của tôi.

Cho dù các người là người Hoa hay là Thái Lan, đều phải phục tùng mệnh lệnh của tôi!

Nếu như các người phục tùng tôi!

Tôi sẽ cho các người đồ ăn, vinh quang, cùng thắng lợi!Nhạc Trọng ánh mắt lạnh như băng lãnh khốc nói ra:- Nếu như các ngươi phản bội tôi, trở thành địch nhân!

Tôi sẽ cắt đầu của các người và đem người nhà của các người biến thành đầy tớ ban cho thuộc hạ.

Lại cho bọn họ đời đời kiếp kiếp làm nô lệ mà sống.

Với tư cách tùy tùng đi theo tôi đầu tiên, các người sẽ nhận được tài phú và vinh quang.

Các người nguyện ý đi theo tôi chiến đấu hay trở thành địch nhân của tôi, toàn bộ đều do các người chọn lựa.Nhạc Trọng vung tay lên trầm giọng quát:- Hiện tại tôi ban cho các người lực lượng!

Súng!Một tên Hoa Hưng Hội mà Nhạc Trọng mượn mang theo một thùng súng Ak chuyển lên đài cao, bắt đầu đưa súng cho đám người Hồng môn vừa mới đầu hàng.- Thật nhiều súng!Người sống sót trong trấn nhỏ này nhìn thấy nhiều súng AK như vậy, trong mắt đều hiện ra vẽ kinh hãi.

Hồng môn trước khi tối đa cũng chỉ hơn mười khẩu AK mà thôi, các loại súng chỉ là súng ngắn.

Hiện tại Nhạc Trọng thoáng cái đem ra hơn trăm khẩu AK giao cho bọn họ, làm cho nội tâm đám người sống sót tràn ngập kinh hãi, trước khi không có thế lực mới nào đả đảo Nhạc Trọng, bọn họ sẽ thành thành thật thật.Những người chiến sĩ được Nhạc Trọng hợp nhất tiến lên nhận súng AK, trong nội tâm cũng có một ít lực lượng, trên mặt tràn ngập kích động cùng vẻ vui mừng.

Trong tận thế này chỉ có cường giả mới có thể vượt qua dễ dàng, một khẩu súng trường Ak đủ để cho người bình thường đối mặt với người cường hóa khủng bố.Nhạc Trọng nhìn thấy chuyện tiếp súng đã xong, quát lớn:- Như vậy hiện tại các người đi theo tôi săn bắn đối tượng thứ nhất.

Đi theo tôi, các người nên giết sạch bộ hạ của Ngô Nham Hoành, chỉ cần diệt Ngô Nham Hoành, đồ ăn, nữ nhân, tài phú, địa vị, tôi sẽ ban cho các người!Ngô Minh Hòa rống lớn:- Sát! !

Sát! !

Sát! !

Giết sạch bọn chúng! !Trịnh Minh Hòa một lòng muốn giết Ngô Nham Hoành, khẩu hiệu của Nhạc Trọng vô cùng hợp tâm ý của hắn.

Trong thời khắc này chỉ cần Nhạc Trọng có thể tiêu diệt Ngô Nham Hoành, hắn nguyện ý trở thành bội hạ tâm phúc của Nhạc Trọng.- Sát! !

Sát! !

Sát! !

Giết sạch bọn chúng!Chiến sĩ phía dưới đi theo Trịnh Minh Hòa cùng rống lên, càng rống càng lớn, dưới khẩu hiệu hung tàn này thì hung tính của bọn họ đã được kích phát.

Phát ra âm thanh tru lên.- Xuất phát!Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng ra lệnh.Sau khi khơi mào hung tính thì Nhạc Trọng ra lệnh tấn công.Phòng ngự thôn nhỏ này Nhạc Trọng giao cho Hồ Ngạn, Trương Sổ Văn, Trịnh Cường là ba cao thủ Hoa Hưng Hội và một trăm tên chiến sĩ của Hoa Hưng Hội đi làm.Thư Văn Ngạn đem một trăm tên chiến sĩ của Hoa Hưng Hội cho Nhạc Trọng mượn là có điệu kiện, chết trận trong vòng mười người, Nhạc Trọng không cần phụ trách.

Chết trận ngoài mười người thì nhiều ra một người thì Nhạc Trọng phải phụ trách bổ sung vào cho Hoa Hưng Hội, mỗi khi chết một người thì bổ sung hai người, phải là người Hoa.

Bởi vậy Nhạc Trọng mượn chiến sĩ Hoa Hưng Hội cũng chỉ có ý định cho bọn họ thủ hộ trấn nhỏ mà thôi, duy trì trị an cùng phòng ngự của trấn nhỏ.Trịnh Minh Hòa là người cường hóa nhanh nhẹn, hắn đã từng đem binh điều tra qua.

Bởi vậy hắn mang theo vài tên chiến sĩ xung phong nhận việc hành động trinh sát cho Nhạc Trọng đi trước, điều tra lấy tình báo.Vài tên chiến sĩ đều có vợ và con trong trấn nhỏ này, Nhạc Trọng cũng không lo lắng bọn họ chạy trốn.

Trên thực tế Nhạc Trọng chọn lựa binh Thái Lan cũng là người có vợ con, nếu như bọn họ dám phản bội chạy trốn.

Nhạc Trọng cũng không hạ thủ lưu tình.Trịnh Minh Hòa cẩn thận từng li từng tí xuyên thẳng qua rừng rậm, trên người hắn bôi trét nước của một cây kỳ dị, tản ra mùi thúi khó nghe, nhưng mà có thể đem muỗi, chuồn chuồn xua tán.

Bốn tên chiến sĩ còn lại cũng bôi nước này, nếu không độc trùng trong rừng sẽ lấy mạng của bọn họ.- Đó là...Tiến vào trong rừng, đột nhiên Trịnh Minh Hòa nghe được âm thanh nổ mạnh, hắn nhíu mày lại, nhanh chóng dẫn người xông tới nơi có âm thanh động cơ.Trịnh Minh Hòa rất nhanh đi lên đỉnh núi nhỏ, nhìn thấy phía dưới là đường cao tốc, một đoàn xe đang chạy về phương xa.Đoàn xe này do từng chiếc xe vận tải lớn tạo thành, Trịnh Minh Hòa từ trên đỉnh núi nhìn lại, có thể trông thấy trong từng chiếc xe tải lớn chật ních từng gương mặt nam nữ sống sót tiều tụy.Hai bên của đoàn xe khổng lồ này là từng đoàn xe nhỏ chở hộ vệ đi cùng.Trong tận thế này, đoàn xe vận chuyển phải có người thủ hộ, nếu không dị thú trong rừng rậm bị hấp dẫn tới thì đó là một hồi tai nạn.- Con cá thật lớn a! !

Đáng tiếc quá lớn một chút, súng cũng nhiều.

Không biết Nhạc Trọng sẽ xử lý con cá lớn này như thế nào!Trịnh Minh Hòa nhìn qua đoàn xe khổng lồ bên dưới, trong mắt dị quang chớp động, móc bộ đàm quân dụng báo cáo với Nhạc Trọng phát hiện của hắn.- Một doanh chiến sĩ không có binh khí nặng! !

Thật sự là một con cá lớn! !

Chúng ta nên đi tiêu diệt chúng đi!Nhạc Trọng nghe được Trịnh Minh Hòa báo cáo thì trong mắt có hào quang chớp động đưa ra quyết định.Phương hướng của đoàn xe này cùng đường với hướng bộ đội của Nhạc Trọng tiến lên.

Nhạc Trọng rất nhanh đã lựa chọn đi vào trong núi rừng.Đoàn xe không có phát giác cho nên tiến vào trong trận địa phục kích của Nhạc Trọng bên này.- Đánh! !Nhạc Trọng mốc khẩu súng máy hạng nặng điên cuồng bắn phá vào đoàn xe, rất nhiều viên đạn súng máy bắn vào chiếc xe của đám quân đi bảo vệ.Vệ Trữ Quốc, Dịch Thủy Hùng, Chu Đại Lực, Trữ Trường Thủy bốn người cùng nằm rạp trên mặt đất móc súng ra và bắn vào đám hộ vệ.Không kịp đề phòng nên hộ vệ đoàn xe chết tổn thương nặng nề.- Ẩn nấp!

Ẩn nấp! !Trên trưởng quân hộ vệ lúc này gào to lên.

Hắn không ngờ tới bị lọt vào trong tập kích.Nhưng mà chiến sĩ hộ vệ đoàn xe này không phải quân được huấn luyện tinh nhuệ, mà là một đám ô hợp chưa trải qua huấn luyện, mỗi lần bị phục kích thì sĩ khí sụp đổ, trong bọn họ đại bộ phận mọi người vứt bỏ vũ khí chật vật chạy trôn, còn có một bộ phận thì phục tùng lệnh của trưởng quan, dùng từng chiếc xe vận tải làm công sự che chắn tấn công.Nhạc Trọng nhìn thấy người trong đoàn xe sụp đổ một nửa, trong lòng của hắn vui vẻ, hắn nhìn lên trời gào to.Thiểm Điện đang ẩn nấp thống lĩnh đám tiểu đệ từ trong rừng chợt phát ra một tiếng gầm nhẹ dẫn theo trăm con mèo rừng chạy ra, rất nhanh đã đột nhập vào trong trận doanh đám người kia.Hơn trăm con mèo biến dị được Thiểm Điện thống lĩnh thế nên không thể đỡ, không ngừng download ebook mới nhất tại kktruyen.com đè ngã những tên hộ vệ chống cự, cắn yết hầu của bọn họ.- Súc sinh đáng chết!

Chương 419: Bắt người! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong trận doanh cú ba tên người cường hóa trên cấp 30, bọn họ chuyên môn phụ trách giải quyết một ít đoàn thể biến dị thú cường đại, nhìn thấy đám mèo biến dị thì bọn họ lao tới.Trong đám người cường hóa này một gã chính là người cường hóa hệ sức mạnh, hắn cầm mặt thuẫn trong tay, tay còn lại cầm chùy lớn, hai kiện vũ khí nặng hơn bảy trăm cân.

Cái thuẫn thép này có thể chống lại súng máy hạng nặng, nhưng mà nặng hơn mấy trăm cân nên người bình thường không cầm nổi.Một tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn cầm dao găm u lam trong tay, thân hình thoăn thoắt xuyên qua đám người.Còn có một tên người cường hóa thao túng băng chi lực, tên người cường hóa này điểm tay vào một con mèo rừng biến dị, tám miếng băng trùy lập tức phá không bay ra, đâm vào đầu và người của con mèo biến dị, sau đó bạo liệt nổ tung, băng hàn chi lực đông cứng thân thể huyết nhục của con mèo.Thiểm Điện chú ý tới ba tên người cường hóa này, nó thả người nhảy lên, thập phần đột nhiên xuất hiện bên cạnh tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn, một trảo đánh ra, móng vuốt sắc bén nhanh chóng chặt dứt cổ tên này.Thiểm Điện dễ dàng tiêu diệt tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn kia xong, liên tục nhảy mấy cái, né qua vô số viên đạn, lập tức lao tới tên người cường hóa hệ sức mạnh cầm thuẫn thép.Tên người cường hóa hệ sức mạnh nhìn thấy Thiểm Điện lao tới thì thất thanh la lên.- Mèo rừng biến dị cấp hai! !

Đáng chết!

Tại sao nơi này có biến dị thú cấp hai?Tên người cường hóa hệ sức mạnh cảm thấy hoa mắt, Thiểm Điện chợt biến mất trong tầm mắt của hắn sau một khắc, một cái móng vuốt chém vào lưng của hắn, một trảo dễ dàng chém bay đầu của tên này.Tên người cường hóa thao túng băng hàn chi lực nhìn thây Thiểm Điện, trong mắt tràn ngập kinh hãi, hắn quay người lập tức điên cuồng chạy tới một chiếc xe Jeep quân dụng.

Mình hắn tuyệt đối không phải đối thủ của biến dị thú cấp hai, cho nên chạy khỏi chết.Phanh một tiếng súng vang!

Đầu của tên thao túng băng hàn nổ tung, bản thân của hắn cũng vô lực té trên mặt đất, biến thành một cỗ thi thể.Nhạc Trọng nhìn qua thi thể tên người cường hóa không đầu kia, hắn dùng súng máy hạng nặng không ngừng bắn vào đám hộ vệ kia.- Đầu hàng không giết! !

Bỏ vũ khí xuống! !

Đầu hàng không giết! !Trịnh Minh Hòa lên tiếng hét lớn.- Đầu hàng không giết! !

Bỏ vũ khí xuống! !

Đầu hàng không giết! !Đầy người tuyên truyền khắp nơi nên âm thanh rất to lớn, loại này chính là cách bảo địch nhân đầu hàng.

Mỗi khi loại khẩu hiệu này hô vang thì cách chiến thắng càng gần.Dưới nhân loại và biến dị thú tấn công thế này, một doanh ô hợp không cách nào ngăn cản cho nên sụp đổ.

Rất nhiều người nhao nhao vứt bỏ vũ khí, hai tay ôm đầu, lạnh run sợ hãi nhìn qua đám biến dị thú.Cũng có người có ý định chạy vào trong rừng nhiệt đới, nhưng mà tốc độ của nhân loại không cách nào so sánh với mèo biến dị, những người kia dễ dàng bị đè ngã xuống đât và cắn đứt yết hầu.Không lâu thì chống cự của đoàn xe tan rã.Nhạc Trọng tổng cộng thu tù binh hơn hai trăm người, nhân số chết trong chiên đấu là hơn hai trăm người.

Thu được không có vũ khí hạng nặng.

Lúc này trong chiến đấu Nhạc Trọng chỉ chết hai người, tổn thương tám người, chết ba đầu mèo rừng biến dị.

Song phương chiến quả không cùng cấp bậc.- Đây chỉ là tân binh!Nhạc Trọng nhìn qua đám tân binh thì nghĩ thầm.Nếu là tinh nhuệ thì cho dù khi lọt vào phục kích, đối phương phản ứng trước tiên tuyệt đối sẽ không bị một kích thất bại như vậy.- Nhạc lão đại!

Đây là tù binh chưa chết!Trịnh Minh Hòa có chút hưng phấn áp giải vài tên tù binh đi tới gần Nhạc Trọng.

Hắn lần đầu tiên gọn gàng linh hoạt giải quyết một doanh, thương vong bản thân không quá mười người.

Chuyện này làm Trịnh Minh Hòa đối với Nhạc Trọng tràn ngập kính sợ.Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua tên tù binh:- Các người là ai?Tên tù binh nhìn qua Nhạc Trọng và thành thật nói ra thân phận của mình.- Chúng tôi là chiến sĩ của Lý Quang Ý thành lập Thái Lan phục hưng quân.

Tôi là bộ đội doanh thứ ba sư thứ nhất của Thái Lan phục hưng quân.

Lúc này nhiệm vụ của tôi là áp giải sáu trăm người Hoa đi Ngô Nham Hoành đổi lấy súng đạn.- Nhân khẩu này đổi được bao nhiêu súng đạn?Nhạc Trọng suy nghĩ nói ra:- Các người quan hệ như thế nào?Tên tù binh kia nói:- Chúng tôi trước kia đánh qua mấy trận với Ngô Nham Hoành.

Lẫn nhau có thắng bại.

Gần đây không đánh qua trận nào.

Dường như cấp trên có đàm phán.

Tình huống cụ thể tôi không rõ ràng.Tên tù binh nói tiếng Thái Lan, mà Minh Giai Giai bên cạnh Nhạc Trọng đang phiên dịch lời của tù binh nói cho Nhạc Trọng nghe.Nhạc Trọng lại tiếp tục hỏi tù binh vài vấn đề, lúc này mới biết tình báo Lý Quang Ý thành lập Thái Lan phục hưng quân.

Lý Quang Ý trước tận thế là đại đội trưởng biên phòng quân Thái, sau tận thế thu phục một ít binh doanh, thu nạp một ít lão binh và càn quét không ít tang thi trong các trấn nhỏ, cứu vớt người sống sót, cuối cùng nhất thành lập Thái Lan phục hưng quân.Trong quá trình không ngừng khuếch x.em, tại kkt-r-u,ye n. c.om- trương, Lý Quang Ý thành lập Thái Lan phục hưng quân cũng biến thành một thế lực có bốn vạn người sống sót, mười doanh bốn ngàn năm trăm tên chiến sĩ.

Nhưng mà mười doanh này phân chia không đồng đều, Thái Lan phục hưng quân một sư ba đoàn ba doanh vừa tổ kiến doanh mới chưa tới một tháng, không có trải qua đại trận trận chiến, lúc này mới bị Nhạc Trọng dễ dàng đánh tan.

Nếu như gặp tinh nhuệ của Lý Quang Ý thì chỉ ợ Nhạc Trọng đánh lén ngược lại còn bị đối phương đánh tan.

Lý Quang Ý thu phục không ít binh doanh, trong tay cũng có không ít binh khí nặng, cũng không phải là đám ô hợp của Nhạc Trọng dẫn đầu có thể so sánh được.Nhạc Trọng đi nhanh qua các đoàn xe, chỉ thấy trong từng chiếc xe lớn này, người Hoa giống như heo chó quần áo rách tả tơi, thân thể tản ra mùi thúi ngồi sát nhau, hai mắt chết lặng mang theo hoảng sợ, rất nhiều nữ nhân thậm chí thân thể lõa lồ, trên người còn mang theo vết lấm tấm vàng nhạt.- Lý Quang Ý xem ra cũng không phải kẻ tốt gì!Trong nội tâm Nhạc Trọng sát ý loe lên, tiếp tục đi lên phía trước.

Trong tận thế hắn nhìn thấy quá nhiều chuyện tàn khốc, hắn biết rõ dù đồng tình những người Hoa này cũng không thực tế, còn không bằng giết mấy tên tra tấn người Hoa.Nhạc Trọng đi tới từng chiếc xe vận tải, liền nhìn thấy ba mươi mấy nữ nhân xinh đẹp ở trong một chiếc xe.

Hắn vừa mới hợp nhất đám người Hồng môn luc này trực tiếp vứt bỏ súng ống nhào qua đám nữ nhân này, xé rách quần áo của những nữ nhân kia.

Những nữ nhân kia hoảng sợ vô lực hét lên.Sau đại thắng chơi nữ nhân không chỉ là thói quen của Hồng môn, Bành Lăng Ba cũng dùng loại phương thức này thống ngự chiến sĩ Hồng môn.

Loại phương pháp này có thể làm cho đám chiến sĩ Hồng môn trung thành với Bành Lăng Ba.Minh Giai Giai nhìn qua những nữ nhân giãy dụa trên mặt đất thì nhướng mày, thối lui đến bên người Nhạc Trọng.

Chương 420: Bắt người! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNàng mặc dù đã gặp qua tràng diện này, nhưng mà thế nào cũng không quen.

Tuy nàng nhỏ tuổi nhưng dù sao cũng là nữ nhân.

Làm ra chuyện giẫm đạp nữ nhân thì nàng thập phần không quen nhìn, cũng vô lực ngăn cản.Nhạc Trọng nhìn qua đám người vứt bỏ súng ống nhào qua người của nữ nhân thì quát lên:- Đem đám súc sinh này bắt lại cho tôi!Đám chiến sĩ hai mắt nhìn nhau, cuối cùng dựa theo uy thế của Nhạc Trọng mà tiến lên bắt lấy mấy tên kia.- Móa! !

Kéo cái gì!

Lão tử thoải mái thì các người lên!Một tên chiến sĩ bị kéo lên, trong miệng vẫn hùng hùng hổ hổ, nhưng mà hăn nhìn thấy Nhạc Trọng đứng cách đó không xa, chợt sắc mặt trở nên tái nhợt và dùng âm thanh run rẩy nói:- Nhạc. . . .

Lão. . . .

Đại! !- Tất cả mọi người tập hợp!Nhạc Trọng xanh mặt ra lệnh.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì hơn trăm tên chiến sĩ tụ tập cùng một chỗ bọn họ nhanh chóng biết rõ ngọn nguồn, đều lẳng lặng nhìn Nhạc Trọng, xem Nhạc Trọng xử trí đám người này thế nào.Nhạc Trọng nhìn qua mấy tên kia nói:- Đám súc sinh này dám cưỡng hiếp phụ nữ trên chiến trường, đã không phải là bộ hạ của tôi.

Hiện tại tôi tuyên bố, tiến hành xử bắn bọn chúng tại chỗ!Nghe được Nhạc Trọng tuyên án, những chiến sĩ đang chờ thẩm phán này bắt đầu nhao nhao lên.Một gã chiến sĩ giãy dụa rống to lên:- Nhạc lão đại! !

Anh đã nói chỉ cần chúng tôi đi theo anh chiến đấu!

Anh sẽ cho chúng tôi đồ ăn!

Nữ nhân!

Thắng lợi! !

Tôi chỉ chơi nữ nhân thì có gì sai chứ?- Đúng vậy a! !

Tôi không phục! !"..."

Những chiến sĩ này nhao nhao kêu to, bọn họ muốn tranh thủ hy vọng cho tính mạng của mình.Nhạc Trọng xanh mặt trầm giọng nói:- Tôi cho các người lực lượng chứ không phải cho các anh lăng nhục nữ nhân!

Muốn nữ nhân tôi sẽ cho các người.

Nếu như lăng nhục nữ nhân thì tôi sẽ giáng chức đưa vào trong cặn bã doanh.

Nhưng mà trên chiến trường các người là quân nhân!

Trên chiến trường vứt bỏ vũ khí đi lăng nhục nữ nhân đều là đồ đáng chết.Nhạc Trọng nhìn qua Trịnh Minh Hòa lạnh như băng ra lệnh:- Chấp hành xử bắn!Trịnh Minh Hòa trong nội tâm rùng mình, biết rõ Nhạc Trọng đang ép hắn lựa chọn.

Nếu hắn chấp hành lệnh Nhạc Trọng xử bắn.

Như vậy hắn trong lòng chiến sĩ Hồng môn sẽ hạ thấp cấp tốc, dù sao bắn chết đều là người trong Hồng môn trước kia.

Nhưng nếu hắn không chấp hành lệnh của Nhạc Trọng thì chỉ sợ Nhạc Trọng lập tức dùng tội kháng lệnh mà bắn hắn.Trịnh Minh Hòa không do dự, lãnh khốc ra lệnh:- Nổ súng! !Phanh!

Phanh!Trịnh Minh Hòa cho chiến sĩ dưới tay xử bắn mấy tên lăng nhục phụ nữ.

Tuy những chiến sĩ kia ngày xưa là đồng liêu, nhưng nếu không bắn thì người chết là bọn họ.Súng vang lên, những tên lăng nhục phụ nữ bị xử bắn.Nhạc Trọng nhìn chung quanh và trầm giọng nói ra.- Tôi hy vọng các người lấy kết cục của bọn họ làm gương!

Nữ nhân, tài phú, đồ ăn tôi sẽ cho các người.

Nhưng mà phải phục tùng mệnh lệnh và quy tắc tôi đưa ra, hiểu chưa?Vệ Trữ Quốc dẫn đầu rống lớn nói:- Hiểu!- Hiểu!Trong nội tâm tất cả chiến sĩ rùng mình.

Bọn họ vừa mới bị Nhạc Trọng hợp nhất, còn chưa hoàn toàn tin phục Nhạc Trọng.

Nhưng mà bọn họ cũng nguyện ý đi theo Nhạc Trọng là người dẫn bọn họ thắng lợi.

Chỉ cần Nhạc Trọng có thể mang bọn họ tới thắng lợi thì không cần lo lắng cái gì.

Thế nhưng mà Nhạc Trọng một khi thất bại xem online tại kktruyen.com thì những người vừa hợp nhất này sẽ bỏ chạy tán loạn.- Bây giờ cho phép bắt giết tù binh tùy ý!Nhạc Trọng lãnh khốc nói ra.- Chậm!Lúc này Vệ Trữ Quốc đột nhiên lên tiếng.Nhạc Trọng lúc này dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Vệ Trữ Quốc.Vệ Trữ Quốc bị ánh mắt Nhạc Trọng nhìn thì toàn thân phát lạnh, hắn vẫn kiên trì nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc lão đại, bắt giết tù binh không được! !

Hơn nữa đồ sát tù binh nếu truyền đi thì ai dám đầu hàng ngài nữa?Từ xưa đến nay những thế lực muốn mưu cầu việc lớn không ai đi làm chuyện bắt giết.

Không phải vì bọn họ hảo tâm, mà là một khi danh tiếng bắt giết truyền ra.

Người nguyện ý đầu hàng ít đi rất nhiều.

Vệ Trữ Quốc cũng hy vọng Nhạc Trọng có thể trở thành bá chủ một phương, hắn là hàng tướng cũng lạnh lòng.Nghe Vệ Trữ Quốc nói vậy thì Trịnh Minh Hòa bước chân trì trệ, nhìn qua Nhạc Trọng.Lúc này nhìn thấy Nhạc Trọng đi tới, hai tên chiến sĩ đi tới chiếc xe chở đầy rương, chỉ thấy trong rương là bồn hoa cực lớn, trong trong có trái cây có cây có lá màu xanh biếc, cao tới một mét, ngọn cây có trái cây nhỏ đong đưa như trân châu.- Đây là vật gì?Nhạc Trọng nhìn qua tên đại đội trưởng Mạc Bội Tường tù binh Thái.Mạc Bội Tường cũng là quan chức lớn nhất trong đám tù binh.Mạc Bội Tường nhanh chóng nói:- Đại nhân!

Đây là ba gã trưởng quan của Liệp Báo doanh phát hiện trong trấn nhỏ.

Phát hiện gốc cây này thì ở gần có mười sáu con biến dị thú Hung Nha Viên Hầu.

Vì tiêu diệt đám Hung Nha Viên Hầu thì chúng tôi chết vài huynh đệ.Nhạc Trọng không nói ra lời nào nhìn qua cây nhỏ này, hắn phất phất tay cho Mạc Bội Tường lui xuống dưới.Nhạc Trọng thò tay hái trái cây trân châu này xuống, ngửi thấy mùi thơm kỳ dị từ trên trái cây này truyền ra.Nhạc Trọng cầm lấy gốc cây có trân châu nhỏ này một hồi, hắn đã có tám phần nắm chắc đây khẳng định là đồ tốt.

Nhưng mà trái cây này có hiệu quả gì thì không biết.

Nếu như ăn trái cây này mà làm cho người ta hôn mê, hắn chỉ sợ sẽ bị đám chiến sĩ dưới trướng tiêu diệt đầu tiên đấy.Minh Giai Giai thập phần thông minh, thoáng cái nhìn ra băn khoăn của Nhạc Trọng, nàng mang theo nụ cười ngọt ngào đi tới trước người Nhạc Trọng, dùng ánh mắt to tròn nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Chủ nhân, ngài đang lo lắng trái cây có độc sao?

Như vậy tôi sẽ thí nghiệm một chút nhé?Nhạc Trọng nhìn thấy Minh Giai Giai trầm giọng hỏi:- Giai Giai!

Quả này tám phần nắm chắc là đồ tốt, đối với thân thể vô hại.

Mà dù sao không phải mười thành nắm chắc, cô xác định muốn thử?Minh Giai Giai vẻ mặt kiên định nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Xin cho tôi thử một lần!Minh Giai Giai cũng nhìn qua Trân Châu Quả có xác xuất là đồ tốt thật lớn.

Nàng cũng nắm chắc cơ hội tốt này.

Nếu như Trân Châu Quả có thể làm cho nàng lột xác trở thành cường giả, như vậy nàng sẽ lời lớn.

Trong tận thế này có thể trở thành cường giả cơ hội rất ít.

Cho dù Trân Châu Quả không có khả năng làm cho nàng trở thành cường giả, nàng cũng có thể thắng được tín nhiệm của Nhạc Trọng.

Kết quả xấu nhất là nàng bị độc chết.Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai vẻ mặt kiên định chợt đem Trân Châu Quả ném vào trong tay của nàng.- Tốt!

Cho cô!Minh Giai Giai tiếp nhận Trân Châu Quả và không cho bản thân mình thời gian để hối hận, trực tiếp đem Trân Châu Quả nuốt vào trong bụng.Miếng Trân Châu Quả vừa tiến vào trong bụng của Minh Giai Giai thì hóa thành dòng nước mát lạnh chảy khắp tứ chi bách hài của hắn.Dòng nước mát lạnh chảy khắp thân thể của Minh Giai Giai, cơ hồ làm thân thể của nàng đông lại.

Chương 421: Trân Châu Quả.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrên mặt nàng trong khoảng thời gian ngắn nhiễm một tầng sương lạnh, nàng có chút há miệng ra, một tia băng sương lạnh như băng bay ra, làm cho nàng như bị bỏ vào hầm băng, giống như con chim nhỏ yếu nép vào trong ngực của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng thoáng cái ôm Minh Giai Giai vào trong ngực, chỉ cảm thấy tiểu loli trong ngực giống như biến thành một khối băng.Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai và không ngừng phán đoán trong lòng:- Hiệu quả cụ thể của Trân Châu Quả còn không rõ ràng!

Nhưng mà trong quá trình cường hóa quả nhiên có tác dụng phụ.Nhạc Trọng nhìn thấy bộ dáng của Minh Giai Giai thì không có lập tức lựa chọn ăn Trân Châu Quả mà niêm phong nó trong xe tải.Đúng lúc này Vệ Trữ Quốc đi vào bên người Nhạc Trọng cung kính hỏi:- Nhạc lão đại!

Có đi tấn công Nam Đô Trấn không?Nam Đô Trấn mới là mục tiêu tấn công của Nhạc Trọng lúc này.

Ở trong Nam Đô Trấn có bộ đội của Ngô Nham Hoành đóng quân, trong trấn tổng cộng có một ngàn ba trăm người sống sót, trong một ngàn ba trăm người đó có hai trăm người là người Hoa làm nô lệ.Nhạc Trọng tạm thời phục kích một doanh Thái Lan phục hưng quân cho nên nhận được nhiều người Hoa, bây giờ quan trọng nhất là tiêu hóa thành quả.- Đương nhiên!Nhạc Trọng phát động kỹ năng hư không thoáng hiện, bạch cốt vượt qua hư không tới đây.Nhạc Trọng chỉ vào bạch cốt và nói với Vệ Trữ Quốc:- Vệ Trữ Quốc!

Đây là bạch cốt tâm phúc của tôi!

Nó đại biểu ý chí của tôi, phải nghe lệnh của nó.- Vâng!Vệ Trữ Quốc cưỡng chế khiếp sợ trong lòng nói ra.

Hắn lần đầu tiên nhìn thấy sinh vật vượt qua hư không xuất hiện ở đây.Nhạc Trọng nhìn Vệ Trữ Quốc và trầm giọng nói:- Vệ Trữ Quốc, anh bây giờ dẫn người về thôn.

Nếu như có người dị động thì nói với bạch cốt, nó sẽ giúp anh giải quyết đám phản đồ.- Vâng!Vệ Trữ Quốc trong nội tâm rùng mình.

Biết rõ Nhạc Trọng đang gõ hắn.

Nếu hắn có dị tâm, chỉ sợ bạch cốt tiêu diệt hắn.Nhạc Trọng khống chế bộ đội này thời gian quá ngắn, hơn nữa phải dùng thủ đoạn bạo lực khống chế đám quân này.

Hắn cũng chưa đạt được toàn bộ nhân tâm của đám người này.

Nếu hắn không có mặt chỉ sợ sẽ có phản loạn.Nhưng mà bạch cốt không chút úy kỵ súng máy hạng nặng, trấn áp những ô hợp này dễ dàng.

Nhạc Trọng lúc này mới có thể yên tâm dẫn người đi tấn công Nam Đô Trấn.Dưới chỉ huy của Vệ Trữ Quốc thì một nửa quân lưu lại, phụ trách thủ hộ cùng áp giải đám người Hoa sống sót, trang bị một doanh quay về trấn.Mặt khác một nửa bộ đội thì do Nhạc Trọng dẫn đầu tiếp tục xuất phát đi tới Nam Đô Trấn.Nam Đô Trấn chính là thị trấn nhỏ ranh giới giữa Ngô Nham Hoành cùng Lý Quang Ý hai thế lực.

Trong trấn nhỏ đóng quân tinh nhuệ của Ngô Nham Hoành.

Đồng thời xây dựng công sự phòng ngự vô cùng hoàn mỹ.

Trong trấn nhỏ khắp nơi có hỏa lực chằng chịt, nếu không có vũ khí hạng nặng rất khó phá nơi này.- Thật sự là khó gặm!Nhạc Trọng dẫn người nhanh chóng đi tới gần Nam Đô Trấn, hắn ở xa xa nhìn thấy Nam Đô Trấn công sự phòng ngự dày đặc và kết hợp với nhau.Trước công sự hoàn mỹ như ở nơi này Thiểm Điện mang theo tiểu đệ của nó công kích chỉ là bị đồ sát mà thôi.

Mèo rừng biến dị rất mạnh không sai, nhưng mà có người ở trong công sự phòng ngự thì nhân loại có hỏa lực mạnh mẽ không phải kẻ yếu.

Mèo rừng biến dị dã chiến rất mạnh, tấn công phòng ngự kiên cố vô cùng yếu.Trịnh Minh Hòa xa xa nhìn qua Nam Đô Trấn một hồi, đi tới bên người Nhạc Trọng và không cam lòng nói ra:- Nhạc lão đại! !

Nếu không chúng ta rút lui đi!

Nam Đô Trấn này quá khó đánh.

Cho dù chúng ta toàn bộ xông lên cũng không thể công phá công sự.Đánh Ngô Nham Hoành, Trịnh Minh Hòa nóng lòng nhất, nhưng mà hắn cũng vô cùng rõ ràng, dùng chút binh lực của bọn họ đi đánh Nam Đô Trấn không khác lấy trứng chọi đá.

NHững mèo rừng biến dị tấn công công sự sẽ không có kết cục gì tốt cả.- Khó sao!

Khá tốt, vẫn còn trong phạm vi tiếp nhận!Nhạc Trọng tính toán một hồi, nhanh chóng làm ra lựa chọn:- Các người chờ ở chỗ này!

Tôi đi vào trong.Trịnh Minh Hòa vẻ mặt kinh hãi nói:- Nhạc lão đại! !

Đây là trận địa phòng ngự đấy.

Hơn nữa đó là quân tinh nhuệ của Ngô Nham Hoành, không phải quân ô hợp.

Bọn họ đều rút cổ trong công sự, cũng không phải dễ đối phó như vậy.

Anh nên nghĩ lại a!Quân tinh nhuệ của Ngô Nham Hoành là nhiều bộ binh trải qua chiến đấu thật tốt, trong đó có rất nhiều lão binh nòng cốt, là quân nhân trước tận thế.

Sức chiến đấu cũng không giống như bộ binh doanh yếu kém của Lý Quang Ý mà Nhạc Trọng vừa mới phục kích.

Lính tinh anh dựa vào công sự phòng ngự thì rất mạnh, vừa rồi Nhạc Trọng tiêu diệt binh doanh của Lý Quang Ý cũng không thể công phá công sự a.Trịnh Minh Hòa cũng có thực lực không tầm thường, nhưng mà nếu một mình đi tiêu diệt đám tinh anh đang co rút trong công sự kiên cố.

Chỉ sợ rất nhanh sẽ bị đám tinh anh giết chết.Trịnh Minh Hòa nhìn thấy thủ đoạn của Nhạc Trọng cho nên cố tính đầu nhập vào Nhạc Trọng.

Hắn cũng không muốn người mạnh như Nhạc Trọng chết ở chỗ này.- Không cần lo lắng!

Các người chỉ cần chờ ở đây tiếp quản trấn nhỏ là được!Nhạc Trọng cười cười, hắn cầm một cây súng ngắm nhắm xuống dưới.Phanh một tiếng súng vang, một tên chiến sĩ tuần tra bên dưới lập tức bị bắn vào đầu.- Địch tập kích! !- Súng bắn tỉa! !

Là súng bắn tỉa! !"..."

Nương theo đó là âm thanh giận dữ, đám tinh anh lập tức chui vào trong công sự che chắn không ra ngoài, làm cho Nhạc Trọng không có cơ hội bắn chết người thứ hai.- Tố chất thật cao!

Không hổ là tinh anh của Ngô Nham Hoành!Nhạc Trọng nhìn qua đám tinh anh vô cùng nhanh nhẹn trốn ra sau công sự thì cảm thán.Nhưng mà Nhạc Trọng ngay từ đầu đã chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Bộ đội tinh anh với hắn mà nói không phải không thể chiến thắng.Nhạc Trọng từ trong trữ vật giới chỉ móc ra cái mũ sắt bọc da Hắc Lân Hung Trư cấp hai, sau đó nhanh chóng tiềm hành vào trong trấn nhỏ.- Súng bắn tỉa!Nhạc Trọng vừa mới khẽ động thì cảm giác được bảy tám ánh mắt tập trung, chỉ có những tay súng bắn tỉa mới có thể ở xa như vậy tập trung vào Nhạc Trọng.Nếu muốn ở xa mà tập trung vào cường giả di động nhanh như Nhạc Trọng, trừ phi có được cao thủ tăng kỹ năng sở trường bắn tỉa lên ba điểm mới có khả năng, bắn tỉa bình thường bắt được quỹ tích của Nhạc Trọng vô cùng khó khăn.Nhạc Trọng nhanh chóng tiếp cận trấn nhỏ phạm vi hai trăm mét, trong công sự phòng ngự hỏa lực bắn ra mãnh liệt.

Ánh lửa chớp động mang theo âm thanh kim loại dày đặc vang lên.Trước phong bạo download ebook mới nhất tại kktruyen.com kim loại khủng bố này, trừ biên dị thú ngoài cấp hai ra.

Căn bản không có biến dị thú nào xông vào được.

Nếu là Nhạc Trọng khu động mèo rừng công trấn, không cách nào xông qua hỏa lực như vậy được.Dưới mưa đạn dày đặc, Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân hình hắn không ngừng chớp động, không dừng lại nơi nào quá một giây.

Chương 422: Đồ sát.Chỉnh sửa : kktruyen.comPhạm vi hai trăm mét này không có gì cây cối, không có công cự che chắn, được thanh lý sạch sẽ.

Nhạc Trọng nếu tiếp tục tiến lên sẽ thành mục tiêu cho ngươi ta bắn.Trong trấn nhỏ này có không ít súng máy hạng nặng, dù súng máy hạng nặng bắn lên người không làm tổn thương Nhạc Trọng, nhưng mà lực trùng kích làm hắn nội thương không nhẹ.

Dù sao cường độ thân thể của hắn không có biên thái như biến dị thú.Nhạc Trọng nhanh chóng di động thật nhanh, đem toàn bộ trấn nhỏ thu vào mắt, toàn bộ hỏa lực hiện ra trước mặt của hắn.

Hắn nhìn qua hướng trấn nhỏ, mười đoàn ma viêm nhỏ bay ra ngoài, phá toái hư không bắn vào mười hai điểm đang nã hỏa lực.Trong chớp mắt hỏa diễm vô cùng phong bạo bắn tới, trực tiếp tiêu diệt ba mươi mấy tên tinh anh của Ngô Nham Hoành ở trong đó.

Hỏa diễm đáng sợ rơi vào trong công sự thì lập tức sinh ra tiếng nổ mạnh.

Một loạt tinh anh trong đó bị hỏa diễm thiêu chết, nhưng mà Nhạc Trọng cũng hao phí hơn hai mươi điểm tinh thần.Thành quả chiên đấu như vậy cũng chỉ có kỹ năng ma viêm được tăng ba cấp và là cường giả như Nhạc Trọng mới có khả năng sử dụng.Cường giả thao túng hỏa diễm, Vệ Trữ Quốc chỉ có thể thao túng tám hỏa diễm, hơn nữa muốn làm như vậy cũng hao phí bốn mươi điểm tinh thần lực.

Một kích là làm hắn tiêu hao sạch sẽ.Mà những điểm hỏa lực bị tiêu diệt, hỏa lực của trấn nhỏ bị diệt tám phần.Dị quang trong mắt Nhạc Trọng chớp liên tục, hắn dùng súng trường 05 lao thẳng vào trong trấn nhỏ.Những điểm hỏa lực kia bị tiêu diệt, tám tên súng bắn tỉa trong trấn không ngừng xạ kích vào Nhạc Trọng.

Nhưng mà tuy là cao thủ bắn tỉa, muốn bắn trúng người có tốc độ gấp mười ba lần người bình thường là khó khăn, viên đạn của bọn họ nhắm vào thân thể Nhạc Trọng nhưng góc áo cũng không tổn thương được.Bộ đội trong trấn nhìn thấy Nhạc Trọng lẻ loi một mình xông lại, lập tức thập phần tự động co đầu rút cổ trong phòng tuyến thứ hai.Một tên dùng pháo cối không ngừng oanh kích Nhạc Trọng, âm thanh nổ tung không ngừng vang lên.Nhạc Trọng chạy nhanh vào trong trấn, từng đoàn từng đoàn ma viêm không ngừng bay ra ngoài, hỏa lực không ngừng bắn tới.

Ngọn lửa kinh khủng tiêu diệt không biết bao nhiêu chiến sĩ Thái.Trong trấn có hỏa diễm nhanh chóng xuất hiện, tinh nhuệ của Ngô Nham Hoành ở trong trấn bị ma viêm của Nhạc Trọng tiêu diệt không ít.Tinh anh trong trấn nhỏ Lý Tiếu Lợi nhìn thấy nhiều chiến sĩ bị ma viêm của Nhạc Trọng tiêu diệt, trong mắt hiện ra một tia kinh hãi:- Thật đáng sợ! !

Thằng này quá kinh khủng! !

Đây là người tiến hóa cùng đẳng cấp với bệ hạ.

Hắn không phải tồn tại chúng ta có thể chống lại.Một gã tham mưu đi tới bên người Lý Tiếu Lợi dò hỏi:- Đại đội trưởng!

Làm sao bây giờ?

Hơn một nửa huynh đệ đã chết rồi!Lý Tiếu Lợi trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi, lạnh giọng quát:- Rút lui! !

Truyền mệnh lệnh của tôi!

Tất cả mọi người lập tức rút lui ra khỏi trấn nhỏ này!

Bảo tất cả người sống sót rút lui.Lý Tiếu Lợi nhìn qua tên tham mưu đưa ra mệnh lệnh tàn khốc.- Trước khi rút lui tàn sát toàn bộ người Hoa!Trong tình huống khẩn cấp này, Lý Tiếu Lợi không thể cho toàn bộ người Thái Lan rút lui, chớ nói chi là người Hoa như heo chó trong mắt của hắn.

Ngô Nham Hoành đưa người Hoa tới đã chịu đủ người Thái Lan tra tấn.

Một khi bọn họ có cơ hội, bọn họ sẽ là tử địch của Ngô Nham Hoành.

Lý Tiếu Lợi là người tâm ngoan thủ lạt, hắn tự nhiên sẽ không lưu tai họa ngầm.Tên tham mưu sững sờ một chút, do dự hỏi:- Những nữ nhân người Hoa cũng phải giết sao?Trong trấn nhỏ này, vừa mới chuyển tới một đám nữ nhân người Hoa tư chất không tệ.

Tên tham mưu có chút không đành lòng giết những nữ nhân mình từng đùa bỡn.Lý Tiếu Lợi lạnh lùng nhìn qua tên tham mưu trưởng:- Giết tất cả!- Vâng!

Đại nhân!Tên tham mưu đã cảm giác được Lý Tiếu Lợi tức xem online tại kktruyen.com giận, hắn lập tức ứng một câu sau đó rời đi.Tên tham mưu nhanh chóng đi tới nơi nhốt người Hoa, đem lệnh của Lý Tiếu Lợi truyền đạt tới binh sĩ của Đại Thái Lan đế quốc.Cánh cửa ngục giam nhanh chóng được mở ra, những tù phạm người Hoa thần thái vô thần và đầy hoảng sợ nhìn qua.

Những tù phạm người Hoa này bị Ngô Nham Hoành sử dụng như nô lệ, xây dựng các công sự là dựa vào tù phạm người Hoa làm, mà bọn họ ăn đồ ăn kém nhất, cũng không có một chút tự do, chỉ có thể trở thành nô lệ.- Nhanh! ! !

Hoa cẩu! !

Đi ra nhanh cho tao!

Đi nhanh lên!Một gã quân Thái dùng súng trường hung hăng đập vào đầu tù phạm người Hoa một cái, làm tên người Hoa này đổ máu đầu.- Mẹ kiếp! !

Thật vô dụng!

Đi chết đi!Tên quân Thái mắng một câu, trực tiếp đem họng súng nhắm ngay đầu tên tù phạm bắn một cái.Phanh một tiếng súng vang, đầu tên tù phạm người Hoa xuất hiện cái lỗ, biến thành thi thể.Những tù phạm người Hoa nhìn thấy cảnh này, trong mắt đều hiện ra vẻ sợ hãi, tuy không dám làm cử động gì, những tên an lớn đã bị quân Thái xử bắn lâu rồi.Một tên người Hoa rất nhanh nhanh chóng ra ngoài, đi lên quảng trường, lúc này có mười hai tên vũ trang người Thái đang đứng đó.Nhìn thấy đám người người Hoa đã đừng lại, tên đội trưởng quân Thái lãnh khốc ra lệnh:- Nổ súng!Trong một chớp mắt ba khẩu súng máy hạng nhẹ nổ súng, viên đạn nhanh chóng ghim vào người mười tên người Hoa, làm những người Hoa này biến thành cái sàn, máu tươi văng khắp nơi, nhuộm đỏ quảng trường.- Đừng giết tôi! !

Tôi không muốn chết! !- Van cầu các người đừng giết tôi!"..."

Những người Hoa khác nhìn thấy một màn đồ sát này, trong mắt tràn ngập sợ hãi, nhìn qua quân Thái cầu khẩn.- Hoa cẩu lăn tăn cái gì, thành thật một chút!Những tên người Hoa cầu xin chọc giận quân Thái, trong con mắt của bọn họ hiện ra thần sắc tức giận bắn vào đám người Hoa.Từng tiếng súng vang lên, những tù phạm người Hoa ồn ào lập tức bị quân thái bắn chết.Nhìn thấy một màn tàn khốc này, tất cả người Hoa đều tuyệt vọng, trầm mặc khóc lóc bị quân Thái xua vào trong quảng trường, chờ đợi lần đồ sát tới gần.- Những tên Hoa cẩu này phải giết toàn bộ.Tên trung đội trưởng quân Thái trung mắng một câu, đang muốn phát lệnh nổ súng.Phanh một tiếng súng vang, tên trung đội trưởng đang định ra lệnh đồ sát bị bắn vào đầu, máu đỏ tươi rơi khắp nơi.- Giết hắn! !- Giết ma quỷ kia!"..."

Những chiến sĩ quân Thái vừa nhìn thấy Nhạc Trọng, chợt rống lớn lên.

Đồng thời mỗi người cầm súng bắn về phía Nhạc Trọng bên này.- Đều đi chết đi!

Súc sinh!Nhạc Trọng hai mắt hàn quang chớp động, phát động kỹ năng ma viêm, mười một đoàn ma viêm lăng không hiện ra thiêu đốt đám quân Thái.- Ah! ! !- Đau quá! ! !- Cứu mạng! ! !Những quân Thái không ngừng phát ra âm thanh thống khổ, bọn họ hỏa diễm bao phủ, trong thời gian ngắn kêu la thảm thiết, giãy dụa trong hỏa diễm và biến thành tro bụi.Lửa cháy mạnh thiêu đốt là cực hình, Nhạc Trọng thao tác hỏa diễm đã thập phần có tâm đắc, có thể tự do thao túng cường độ.

Hắn có thể thao túng hỏa diễm lập tức giết người, cũng có thể thao túng hỏa diễm làm cho người ta bị lửa thiêu đốt từ từ mà chết.

Chương 423: Toàn diệt quân Lý Tiếu Lợi.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Ngô Nham Hoành quả nhiên là súc sinh! !

Mang theo cũng là đồ khốn kiếp!

Lưu hắn không được!Nhạc Trọng tiêu diệt đám quân Thái này xong, nhìn chung quanh là thi thể người Hoa nằm trong vũng máu, trong lòng hiện ra vẻ phẫn nộ.Nhạc Trọng cưỡng chế tức giận trong lòng, nhìn qua phát đạn tín hiệu.

- Nhạc lão đại đã thả tín hiệu!

Đi theo tôi!Trịnh Minh Hòa vừa nhìn thấy đạn tín hiệu trên trời, chợt dẫn hơn năm mươi tên lính xông vào trong trấn.Nhạc Trọng một người không thể tiêu diệt đám chiến sĩ tinh anh khống chế một trấn cả ngàn người được, hắn bằng vào một người là không được.

Mà ngay cả bảo hộ người Hoa ở đây cũng khó khăn, bởi vậy Nhạc Trọng nhất định phải cần đám người Trịnh Minh Hòa trợ giúp.Nhạc Trọng nhìn qua hơn hai trăm tù phạm người Hoa bị áp giải ra ngoài:- Tôi là Nhạc Trọng! !

Tôi là người Hoa, tôi đến cứu vớt các người!

Từ hôm nay trở đi, các người là con dân của tôi.

Tôi sẽ tận khả năng lớn nhất cứu các người.

Ngô Nham Hoành súc sinh này tôi sẽ không bỏ qua cho hắn.Những tù phạm người Hoa nghe vậy nhao nhao khóc lên, rất nhiều người đều quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng, không ngừng dập đầu.

Nếu như Nhạc Trọng đến chậm một bước, bọn họ đã bị đồ sát sạch sẽ.

Trong thời khắc này mọi người tràn ngập sùng kính với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng huy động Hắc Nha Đao chặt đứt dây thừng trói người Hoa, cho những người này cởi trói cho đám người khác.Nhạc Trọng nhìn qua đám người sống sót nói ra:- Người còn có khí lực đứng ra, cầm súng chiến đấu.

Bây giờ có thể thủ hộ các người chỉ có các người mà thôi.Trong đám người sống sót có mười hai nam nhân đi ra, bọn họ đi lên nhặt trang bị của đám quân Thái, sau đó lẳng lặng nhìn qua Nhạc Trọng chờ đợi hắn ra lệnh.Những người Hoa sống sót đã nhìn thấy thực lực của Nhạc Trọng cường hoành, hơn nữa không có một người tâm phúc, cho nên không tự giác nghe Nhạc Trọng chỉ huy.Nhạc Trọng nhìn qua mười hai tên nam nhân và hỏi:- Trong các người ai có kinh nghiệm sử dụng súng?Một gã thân cao một mét sáu, hai mắt hốc mắt có chút lõm, cạo đầu trọc, vẻ mặt bưu hãn trầm giọng nói ra:- Tôi là Lý Quang Quốc!

Tôi là binh sĩ Trung Quốc xuất ngũ.Nhạc Trọng nhìn qua Lý Quang Quốc và trầm giọng ra lệnh:- Rất tốt!

Lý Quang Quốc tôi bổ nhiệm anh là quan chỉ huy tạm thời của đám người sống này.

Anh phụ trách tổ chức cho người Hoa ở lại.

Thủ ở nơi này!

Tôi đi tiêu diệt đám Thái Lan kia!

Sau đó quay về dẫn các người rời đi.Lúc này trong trấn đại loạn, khắp nơi đều là côn đồ Thái Lan, nếu không cho người thủ ở đây thì chỉ sợ những người Hoa sống sót còn gặp cực khổ.

Nhạc Trọng phải đi truy kích đám người của Ngô Nham Hoành, không có thời gian ở lại chỗ này.Lý Quang Quốc đáp lời:- Vâng!

Trưởng quan!Nhạc Trọng nhìn thấy Lý Quang Quốc tiếp lệnh của mình, thân hình chớp động, tiếp tục xông lên truy kích tàn quân của Ngô Nham Hoành.Lý Tiếu Lợi cũng là một gã quan tân có kinh nghiệm vô cùng phong phú.

Vừa thấy Nhạc Trọng không thể địch nổi, chợt hạ lệnh lui quân.

Còn sót lại đám tinh anh dưới sự chỉ huy của Lý Tiếu Lợi cho nên mang theo xe chở lính chạy ra ngoài.Nhạc Trọng bởi vì cứu vớt người Hoa sống sót nên hao phí thời gian ngắn nên tàn quân của Lý Tiếu Lợi nên xe chở lính đã chạy đi rồi.- Đáng chết! !

Tuyệt đối không cho đám này sống sót.Trong mắt Nhạc Trọng có lệ quang hiện ra, phát động kỹ năng Ảnh Bộ điên cuồng chạy theo sau xe chở lính.Phát động kỹ năng Ảnh Bộ nên tốc độ của Nhạc Trọng gấp mười bốn lần người bình thường, hắn toàn lực chạy nên rút ngắn khoảng cách với chiếc xe.Nhạc Trọng toàn lực đuổi theo cho nên khoảng cách của hai bênéo gần lại.

Có được tốc độ gấp mười bốn lần người bình thường, Nhạc Trọng trước tận thế có thể xem là siêu nhân.

Đương nhiên tốc độ toàn lực đuổi theo ô tô rất hao phí thể lực, Nhạc Trọng cũng không có khả năng kiên trì một giờ.- Đó là nhân loại sao?

Không ngờ dùng thân thể đuổi theo ô tô.Lý Tiếu Lợi rất nhanh nhìn qua kính chiếu hậu nhìn thấy Nhạc Trọng đuổi theo thì trong mắt kinh hãi.

Hắn còn lần đầu tiên trông thấy có người cường sử dụng thân thể đuổi theo ô tô, hơn nữa Nhạc Trọng đang đuổi tới gần.Tốc độ cao nhất của Nhạc Trọng rất nhanh đuổi theo sát chiếc xe chở quân này.

Hắn đưa một ngón tay về phía trước, một đoàn ma diễm giống như đạn pháo bắn vào trên chiếc xe, hỏa diễm khủng khiêp thôn phệ chiếc xe hoàn toàn, nổ tung thật lớn, hóa thành một đoàn hỏa cầu.

Ở trong chiếc xe chở quân có mười lăm quân Thái bị lửa thiêu thành tro tàn.Tiêu d.o w-nlo-a-d- ,PR C m.ới .n-hất. tạ i kk-truy en,.co m diệt một xe chở lính, ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng, tiếp tục phát động kỹ năng ma viêm, điểm ra một ngón tay.

Một đoàn hỏa cầu lần nữa bộc phát thôn phệ một chiếc xe chở lính khác.Chung quanh chiếc xe còn có năm xe chở súng máy, năm chiếc xe này điên cuồng nã hỏa lực, điên cuồng công phá Nhạc Trọng.Những chiến sĩ quân Thái không cam lòng nhận lấy cái chết, nhao nhao giơ súng tiến hành xạ kích vào Nhạc Trọng.Dưới vô số đạn bao phủ, Nhạc Trọng không ngừng xuyên thẳng qua tránh né làn đạn dày đặc, nhưng mà vẫn bị bắn trúng.

Nhạc Trọng không ngừng phát động kỹ năng ma viêm, từng đoàn từng đoàn ma viêm giống như đạn pháo bắn vào trong đoàn xe, trực tiếp làm các chiến xe chuyển binh nổ tung.- Đáng chết! !

Tôi ra mệnh lệnh!

Xe súng máy yểm hộ!

Xe vận binh dừng lại! !

Tất cả chiến sĩ chạy vào trong rừng nhiệt đới.Lý Tiếu Lợi nhìn qua một tên quân Thái bị ma viêm thôn phệ thành tro tàn, khóe mắt muốn nứt ra, rống lớn lên.

Hắn không chút do dự hạ lệnh tàn sát mấy trăm người Hoa, nhưng mà khi thấy huynh đệ trong tay chết đi thì trong lòng nhỏ máu.Năm chiếc xe súng máy dưới tình huống ngăn cản thì hẳn phải chết nhưng mà vẫn theo lệnh của Lý Tiếu Lợi ngăn bên cạnh đoàn xe chở binh.Nhạc Trọng thao túng từng đoàn từng đoàn ma viêm đánh lên xe súng máy, đem những xe súng máy đốt thành tro tàn.Còn hai chiếc xe chở lính dừng lại, phía trên có ba mươi quân nhìn thấy Nhạc Trọng phá hủy xe súng máy thì lập tức bỏ chạy vào trong rừng.Lý Tiếu Lợi thoáng cái đi nhìn thấy nhược điểm Nhạc Trọng.

Đây chính là do Nhạc Trọng lẻ loi một mình, đối mặt với nhiều người bỏ chạy tứ tán chỉ có thể giết bảy tám người.

Những người còn lại đại bộ phận sẽ thoát khỏi đây.- Muốn chạy trốn!

Nào có đơn giản như vậy!Nhạc Trọng nhìn qua ba mươi quân Thái chạy thì lạnh lùng cười lên, hắn lập tức thét dài.Cơ hồ là trong chớp mắt, từng con mèo rừng nhào vào trong đám người Thái.Những quân lính tinh nhuệ nếu có công sự che chắn thì ba mươi binh sĩ có thể tiêu diệt trăm con mèo biến dị, nhưng mà bây giờ chính là trong rừng rậm, bọn họ căn bản không phải đối thủ của đám mèo rừng này con mèo rừng không ngừng săn giết quân Thái.- Súc sinh!

Mày là đồ súc sinh đáng chết! ! !

Tao tỵyệt đối không buông tha mày!Lý Tiếu Lợi nhìn thấy bộ hạ của mình bị những con mèo rừng cắn yết hầu, con mắt đỏ hồng.

Hắn cũng là người cường hóa cấp 20, hắn phát động kỹ năng di động cao tốc, điên cuồng xông qua phía Nhạc Trọng.

Chương 424: Ngô Nham Hoành tức giận. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nghe không hiểu Lý Tiếu Lợi nói cái gì, hắn nhìn thấy Lý Tiếu Lợi xông tới thì nhướng mày, giơ gai độc lên bắn Lý Tiếu Lợi một phát.Phanh một tiếng vang thật lớn, Lý Tiếu Lợi còn chưa tới trước người Nhạc Trọng đã bị bắn vào đầu.- Toàn bộ giết!

Không lưu người sống!Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn qua đám quân Thái Lan bỏ chạy và ra lệnh cho Thiểm Điện.

Hắn đối với đám lính Thái đồ sát nhiều người Hoa thì không có hảo cảm gì, tự nhiên cũng không muốn lưu một người sống.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Thiểm Điện hết sức cao hứng, dẫn theo một đám tiểu đệ nhanh chóng căn chết thủ hạ của Lý Tiếu Lợi và ăn uống no nê.Nhạc Trọng đem vũ khí của Lý Tiếu Lợi thu lại và ném lên xe, lưu lại thi hài đầy đất và quay về trấn.Lúc này trong trấn loạn thành một bầy, dưới mệnh lệnh của Lý Tiếu Lợi thì rất nhiều tên côn đồ, vô số người Thái Lan sống sót sống sót không ngừng chạy thục mạng ra bốn phía.Mà Nhạc Trọng mang theo Trịnh Minh Hòa cùng Lý Quang Quốc hai người giết sạch cả trăm côn đồ ổn định trật tự trong trấn nhỏ, trong trấn nhỏ chỉ còn lại hai trăm tên người Hoa sống sót và hơn sáu trăm người Thái Lan sống sót.Cục diện thoáng ổn định lại, Nhạc Trọng liền dẫn người rút lui ra khỏi trấn nhỏ, trước khi đi hắn còn ở lại phóng hỏa, đem cái trấn này thiêu sạch sẽ, không để lại cái gì.Trong một căn biệt thự xa hoa của Nha Huyện là đầu mối của Đại Thái Lan đế quốc, đây là nơi phát ra mệnh lệnh.Ở trong biệt thự đang mở hội nghị, một gã nam tử trẻ tuổi dáng người khôi ngô, ngũ quan đoan chính, giữ mái tóc dài tới vai, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi, trên trán ngưng tụ sát khí nhìn một nam tử trung niên quỳ dưới đất, nói:- Cái gì! !

Ba doanh chiến sĩ bị Hoa Hưng Hội tiêu diệt?

Làm sao có thể?

Tại sao bọn chúng có thực lực này?

Đây là thật, Tống Vĩ Vân?Trên lưng Tống Vĩ Vân mồ hôi lạnh liên tục, không dám thở mạnh, cung kính nói ra:- Chắc chắn 100%!

Bệ hạ, căn cứ vào miêu tả của viện binh trốn đi.

Bọn họ là bị cường giả thao túng biến dị thú làm thất bại trong gang tấc.

Gã cường giả rất mạnh.Nam tử trẻ tuổi này là thủ lĩnh Đại Thái Lan đế quốc Ngô Nham Hoành, hắn vừa từ trong núi rừng săn giết biến dị thú quay về thì nghe ba doanh bị diệt, chuyện này làm hắn rất tức giận.Ba doanh có gần một ngàn năm trăm người, đồng thời trong ba doanh đó có doanh thứ năm, doanh thứ bảy với sức chiến đấu không kém.

Hai doanh này là lão binh của Ngô Nham Hoành.

Bây giờ ba doanh bị diệt, Ngô Nham Hoà tương đương với bị đâm một đao, tự nhiên làm hắn cực kỳ tức giận.Ngô Nham Hoành nhướng mày nhìn chằm chằm vào Tống Vĩ Vân trầm giọng hỏi:- Biến dị thú cấp hai?

Người nào có thể thao túng biến dị thú cấp hai?Ngô Nham Hoành thường xuyên đi vào trong rừng tu luyện, tự nhiên biết rõ biến dị thú cấp hai khủng bố.

Có thể thao túng biến dị thú cấp hai thì hắn chưa từng nghe nói qua.- Tên của tên cường gia thao túng biến dị thú cấp hai tôi không biết.

Nhưng mà tôi có ảnh chụp của hắn.Tống Vĩ Vân vội vàng đong đưa thoáng một phát hình chiếu nghi đem Nhạc Trọng mấy tấm hình tinh tường hình chiếu hiển hiện ra.Chiến sĩ doanh thứ năm là tinh nhuệ của Ngô Nham Hoành, bọn họ thời điểm chạy tán loạn cũng có bộ phận chiến sĩ trực tiếp chụp ảnh của Nhạc Trọng lại.- Là hắn!Doanh trưởng Lang Nha doanh Ô Đạt Huy trông thấy Nhạc Trọng thì sắc mặt đại biến nói ra.

Hắn đối với tinh nhuệ nhất trong tiểu đội là Lý Băng Yên bị bắt làm tù binh thì hận Nhạc Trọng thấu xương, lúc này thấy ảnh của Nhạc Trọng thì không nhịn được thất thố.Ánh mắt Ngô Nham Hoành ngưng tụ, nhìn qua người của Ô Đạt Huy:- Đạt Huy, anh biết hắn là ai sao?Lang Nha doanh chính là thanh đao nhọn trong tay của Ngô Nham Hoành.

Ô Đạt Huy cũng là ái tướng của Ngô Nham Hoành.

Ngô Nham Hoành quật khởi thì Lang Nha doanh lập không ít công huân, Ngô Nham Hoành cũng thập phần coi trọng Ô Đạt Huy.Ô Đạt Huy xanh mặt nghiến răng nghiến lợi nói:- Bệ hạ!

Hắn chính là cao thủ người Hoa đột kich Tiền Phong doanh.

Bọn người Đạt Dương chết trong tay của hắn.Tuy Lang Nha doanh xưng là doanh nhưng cao thủ trong đó không quá trăm người, Lang Nha doanh chết trong tay Nhạc Trọng vượt qua mười người, đối với Lang Nha doanh mà nói là đả kích không nhỏ.Ngô Nham Hoành nhướng mày, tiếp tục hỏi:- Anh biết lai lịch của hắn không?Ngô Nham Hoành mặc dù là người tàn bạo hiếu giết, tuy nhiên lại không phải đồ đần.

Hắn trước tiên muốn biết chi tiết Nhạc Trọng, như vậy hắn mới dễ xử lý.Ngồi ở đây là quan lớn của Đại Thái Lan đế quốc đưa mắt nhìn qua, trầm mặc không nói.

Nhạc Trọng vừa mới phá hư chuyện mọi người không lâu, tên không nổi danh.

Nếu không thì hắn làm nhiều chuyện mà không ai biết gì.

Hơn nữa sau tận thế công tác tình báo cũng không tốt như trước tận thế, trong thời gian ngắn bọn họ cần phải làm rõ chi tiết của Nhạc Trọng.Ngô Nham Hoành nhìn qua quan lớn của Đại Thái Lan đế quốc, trong nội tâm giận dữ không nhịn được mà quát lớn.- Thùng cơm! !

Đều là một đám thùng cơm! !

Đám súc sinh Hoa cẩu kia giết nhiều huynh đệ của chúng ta như vậy.

Nhiều ngày như vậy mà đám thùng cơm các người còn không biết lai lịch của người ta.

Thậm chí ngay cả tên cũng không biết.

Tôi thật sự không nghĩ tới các người là phế x em.

-tại ,kk t-r,u ye.n .com, vật đấy.Ngô Nham Hoành thành lập Đại Thái Lan đế quốc là do hắn tự phong.

Hắn trước tận thế hắn là người Thái Lan theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan, khí chất lễ nghi không có.

Hắn tự phong mình là hoàng đế nhưng thường xuyên mắng chửi.Ngô Nham Hoành mắng đám quan lớn Đại Thái Lan đế quốc xối máu đầu một lúc lâu mới bình phục tâm tình, hắn nhìn qua bộ trưởng tình báo, lạnh lùng ra lệnh:- An Ni Thuận! !

Anh làm bộ trưởng tình báo như thế nào vậy?

Tôi cho anh thời gian một tuần, tôi mặc kệ anh dùng thủ đoạn gì.

Phải đem lai lịch của tên Hoa cẩu súc sinh này báo cho tôi biết, nghe chưa?An Ni Thuận trong nội tâm kêu khổ, loại cường giả vô danh tự nhiên xuất hiện này muốn tìm hiểu tin tức về hắn là chuyện cực kỳ khó khăn.

Đây chính là tận thế tin tức không nhanh đấy, hơn nữa muốn tra chi tiết một người độ khó cao hơn gấp mười lần.

Nhưng khi nhìn thấy hai mắt của Ngô Nham Hoành tràn ngập lo lắng, hắn chỉ có thể kiên trì đáp:- Vâng!

Bệ hạ! !

Với tư cách một kẻ độc tài tàn bạo, người có can đảm làm trái Ngô Nham Hoành đã biến thành xương trắng cả rồi.

An Ni Thuận tự nhiên không muốn chết, hắn chỉ có thể nhận nhiệm vụ gian khổ này.Ngô Nham Hoành lúc này mới thỏa mãn gật đầu, sau khi biết chi tiết của Nhạc Trọng thì hắn sẽ cho Nhạc Trọng biết lợi hại.- Bệ hạ! !

Bệ hạ!

Cấp báo!Đúng lúc này một gã sĩ quan truyền tin gõ vang cửa phòng hội nghị với âm thanh lo lắng.- Tiến vào!Ngô Nham Hoành nhướng mày, trong nội tâm sinh ra dự cảm không tốt.Sau khi sĩ quan truyền tin trong hội nghị đi vào thì nói:- Bệ hạ!

Nam Đô Trấn đã bị người của Hoa Hưng Hội công phá.

Quân của Lý Tiếu Lợi bị diệt toàn bộ.

Một trăm năm mươi sáu tên chiến sĩ không ai sống sót!

Chương 425: Ngô Nham Hoành tức giận. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Cái gì?Ngô Nham Hoành sắc mặt biến thành tái nhợt, tay phải hung hăng vỗ vào mặt bàn, trực tiếp làm cái bàn xuất hiện cái động.Lý Tiếu Lợi chính là một tên đại tướng có thể đánh nhau trong tay của Ngô Nham Hoành.

Mà tinh nhuệ trấn trấn thủ Nam Đô Trấn là chiến sĩ thân kinh bách chiến.

Tinh anh Nam Đô Trấn có thể dễ dàng đánh tan một doanh tinh binh, bọn họ có thể hoàn mỹ thủ vững Nam Đô Trấn, không có vũ khí nặng tương trợ thì hai binh doanh cũng khó công phá được cái trấn.Tinh anh như vậy bị người ta diệt, chuyện này làm cho Ngô Nham Hoành vô cùng phẫn nộ.

Phải biết rằng hắn dùng tinh anh này làm nồng cốt, lần nữa tổ kiến một binh doanh dám chiến đấu.Ngô Nham Hoành cưỡng chế lửa giận trong lòng, trừng mắt nhìn qua sĩ quan truyền tin hung dữ hỏi:- Tình báo cụ thể! !

Tôi muốn biết tình báo cụ thể! !

Lý Tiếu Lợi làm sao bị diệt?Phòng ngự của Nam Đô Trấn vô cùng hoàn mỹ, bộ hạ của Lý Tiếu Lợi là tinh anh cả.

Ngô Nham Hoành không cách nào nghĩ ra Lý Tiếu Lợi làm sao bị diệt nhanh như vậy, không chờ được viện quân tới.- Nghe nói có một gã cường giả thao túng hỏa diễm của Hoa Hưng Hội trực tiếp xuất mã.

Thao túng hỏa diễm cường đại hoàn toàn phá hủy công sự của Lý Tiếu Lợi.Tên sĩ quan truyền tin do dự một chút và trả lời.- Sau khi nghe người sống sót trốn trở về, tên cao thủ thao túng hỏa diễm tên là Nhạc Trọng.Ô Đạt Huy khẽ chau mày suy nghĩ một hồi nhìn qua Ngô Nham Hoành nói ra:Trong hai mắt Ngô Nham Hoành chớp động hào quang thô bạo, nhìn qua cục trưởng cảnh sát nói:- Nhạc Trọng! !

Xem ra hắn đã đầu nhập vào Hoa Hưng Hội! ! !

Hoa Hưng Hội đáng chết.

Tao tuyệt đối không buông tha đám người Hoa súc sinh này! ! !

Ma Thôn Tương, anh dẫn hai trăm người đi giết Hoa cẩu! !

Con chó Nhạc Trọng kia dám giết chiến sĩ cao quý của Đại Thái Lan đế quốc, tôi muốn giết đám súc sinh Hoa cẩu làm bồi thường!Ánh mắt Ma Thôn Tương chớp động, cung kính đáp:- Vâng!

Bệ hạ!Trong Nha huyện có hai ngàn năm trăm tên người Hoa sống sót.

Những người Hoa sống sót này có Hoa kiều ở Thái Lan, có người bị Ngô Nham Hoành đánh hạ các trấn ở bên kia biên giới, sau đó thu nạp người Hoa chạy nạn.

Trên thực tế trước trước sau sau rơi vào tay của Ngô Nham Hoành cũng hơn sáu ngàn người, hắn không ngừng tra tấn và tàn sát chỉ còn lại có hai ngàn năm trăm người này.Nếu không phải Ngô Nham Hoành cần nam nô lệ người Hoa làm việc, nữ nô lệ người Hoa cung cấp sở thích dâm dục của hắn, chỉ sợ người Hoa đã chết sạch rồi.Chính là vì Ngô Nham Hoành giết quá nhiều nô lệ người Hoa quá nhiều, hắn lúc này mới đưa ra yêu cầu mua sắm nô lên người Hoa từ chỗ Lý Quang Ý.

Dùng đại lượng lương thực đổi năm trăm tên người Hoa cung cấp làm nô dịch và thỏa mãn dục vọng của hắn.Trong mắt Ngô Nham Hoành chớp động hào quang tức giận, nghiến răng nghiến lợi ra lệnh:- An Ni Thuận, anh lập tức thăm dò vị trí của Hoa Hưng Hội.

Lúc này tôi biết rõ vị trí của chúng, tôi nhất định sẽ làm chúng mảnh giáp không lưu.An Ni Thuận cung kính đáp ứng:- Vâng!

Bệ hạ!Mà dưới mệnh lệnh của Ngô Nham Hoành thì một gã thám tử điều tra chung quanh, không ngừng dò xét khu vực của Hoa Hưng Hội.Nhiều đội chiến sĩ tinh anh của Lang Nha doanh cũng bị phái ra ngoài, chuyên môn điều tra thôn trấn chung quanh, ý đồ tìm kiếm tung tích của Hoa Hưng Hội cùng Nhạc Trọng.Ngô Nham Hoành cũng không có tiến vào rừng sâu tìm biến dị thú tu luyện nữa, mà là chủ trì công tác tiêu diệt thế lực người Hoa.Dưới Đại Thái Lan đế quốc cường thế nghiền áp, thế lực nhỏ của người Hoa đã bị tiêu diệt hoàn toàn.

Những thế lực nhỏ người Hoa bị Ngô Nham Hoành bắt người cướp của đánh làm đầy tớ.

Thế lực song phương kém nhau quá lớn, trước mặt thực lực tuyệt đối, những thế lực nhỏ người Hoa không cách nào chống lại được.Mà Nhạc Trọng đánh hạ Nam Đô Trấn, toàn diệt Lý Tiếu Lợi xong, liền dẫn người Hoa sống sót và chiến lợi phẩm về Nam Đô Trấn, tụ hợp với bọn người Vệ Trữ Quốc cùng một chỗ.

Sau đó vứt bỏ thôn nhỏ do Hồng môn chiếm giữ, tất cả mọi người một đường hướng bắc, lẻn vào trong rừng tới chỗ Hoa Hưng hội.- Cô tỉnh rồi!

Cảm giác như thế nào đây?Minh Giai Giai hôn mê ba ngày sau, rốt cục đã từ từ tỉnh táo lại, nhìn vào mắt chính là Nhạc Trọng ở bên người.Minh Giai Giai trong mắt hiện ra thần sắc cảm động, sau đó hai mắt nhắm lại nhanh chóng cảm giác tình huống thân thể của mình, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra vẻ hưng phấn nói:- Chủ nhân, tinh thần lực của tôi tăng 20 điểm.

Hiện tại tinh thần lực của tôi cao tới 26 điểm!- Tốt!Nhạc Trọng nhìn Minh Giai Giai tiểu dow nlo ad P-RC ,mới n h ất- t,ạ i. k,k-t,r u yen. c o m loli mỉm cười, do dự một chút mới xuất ra một bình xà đản quả giao cho Minh Giai Giai trịnh trọng nói:- Đây là nước thuốc giúp người ta trở thành người tiến hóa, nếu cô nguyện cả đời trung thành với tôi, như vậy cô cứ uống.

Nếu như làm không được, tôi cũng không miễn cưỡng.

Tôi hiện tại cho cô tự do.

Từ tục tĩu phải nói trước, nếu tương lai cô có lực lượng mà phản bội tôi.

Tôi cũng không hạ thủ lưu tình với cô.Minh Giai Giai nhận lấy bình xà đản nước và trong gương mặt nhỏ nhắn hiện ra thần sắc kiên định, một ngụm uống cạn bình này, sau đó vẻ mặt kiên nghị dùng âm thanh loli nói:- Chủ nhân xin ngài yên tâm, Giai Giai cả đời sẽ theo ngài!Minh Giai Giai vừa uống nước trái cây xà đản quả xong, không lâu thì phát sốt sau đó hôn mê.Nhạc Trọng lưu lại bạch cốt thủ hộ Minh Giai Giai, lúc này đi nhanh ra bên ngoài.Lúc này ngoài Lý Quang Quốc, Trịnh Minh Hòa hai người đang huấn luyện thủ hạ ra, tất cả người Hoa sống sót cùng bộ phận người Thái Lan sống sót đang dựa theo huấn luyện nghiêm khắc mà tập luyện.Nhạc Trọng là người Hoa, ở dị quốc tha hương cho nên phải tín nhiệm người Hoa.

Bởi vậy trong bảy trăm người Hoa sống sót vô cho dù là nam hay nữ đều xếp vào trong, tiến hành huấn luyện nghiêm khắc.

Những người Hoa sống sót cho dù là nam hay nữ đều trải qua tận thế tàn khốc tẩy lễ, một đám người đều kiên cường.

Đối với Nhạc Trọng huấn luyện nghiêm khắc không có chút oán hận nào cả.Những nữ nhân người Hoa sống sót không có người nào yếu ớt như nữ sinh hiện đại, rất nhiều người chịu được huấn luyện gian khổ như nam nhân.

Những người không chịu được huấn luyện gian khổ cũng không phải các nàng không muốn khổ luyện, mà là thân thể của các nàng suy yếu không chịu nổi.Nhạc Trọng nhìn qua một nữ chiến sĩ đứng dưới ánh nắng mặt trời gay gắt, vô cùng kiên định huấn luyện, trong nội tâm khẽ gật đầu.

Những nữ nhân sống sót này trải qua nhiều tra tấn, chẳng những ăn không đủ no còn bị nam nhân cưỡng hiếp, hiện tại đạt được cơ hội có tôn nghiêm và lực lượng, mỗi người đều vô cùng quý trọng, so với trước tận thế còn xuất sắc hơn đám nữ binh nhiều.

Chương 426: Mật nghị của Hoa Hưng Hội.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng theo chủ nghĩa nam nhân, cho rằng chiến tranh là chuyện của nam nhân, trước sau không có dùng nữ nhân chiến đấu.

Nhưng mà ở Thái Lan người Hoa quá thưa thớt, hắn cũng chỉ có thể đem nữ nhân đưa vào mà thôi.

Nếu không hắn cũng không có xử dụng tới.Quân của Nhạc Trọng cũng có chút ít người Thái Lan sống sót, nhưng mà hắn dùng người Thái Lan sống sót đều là người có gia đình.

Như vậy tỷ lệ phản loạn sẽ giảm xuống.

Cho dù như thế hắn cũng không dám dùng quá nhiều người Thái Lan, nếu không những người Thái Lan một khi phản loạn sẽ có phiền toái.Nhạc Trọng nhìn qua đám người đang huấn luyện gian khổ kia nghĩ thầm.- Đáng tiếc!

Nếu như có thịt thú biến dị cấp hai là tốt rồi!Nếu như có thịt thú biến dị sung túc, những người sống sót kia dễ dàng khôi phục nguyên khí, hơn nữa có thể tiến hành huấn luyện cường độ cao hơn, đề cao kỹ năng chiến đấu của mình.Thời điểm Nhạc Trọng không ngừng huấn luyện những người sống sót, Hoa Hưng Hội đang cử hành mật nghị bí mật của cao tầng.Thư Văn Ngạn khe khẽ thở dài nói:- Mấy ngày không gặp, Nhạc Trọng không ngờ chỉnh hợp ra một chi bộ đội cả ngàn người.

Hắn thật đúng là có năng lực!Nhạc Trọng mượn Hoa Hưng Hội một trăm tên chiến sĩ đi ra ngoài, lại mang con dân còn nhiều hơn cả Hoa Hưng Hội, đồng thời còn thu được trang bị một doanh.

Làm cho cao tầng Hoa Hưng Hội tơợn mắt há hốc mồm.Trần Tam hừ lạnh một tiếng có chút không phục nói:- Hừ! !

Nhạc Trọng có số quân đó chỉ là đám ô hợp, làm sao mà so được với chiến sĩ tinh anh bách chiến của Hoa Hưng Hội chúng ta! !

Chỉ một ngàn người mà thôi, chúng ta chỉ cần phái hơn hai trăm người là có thể đánh tan.Nhạc Trọng vừa mới chỉnh hợp bộ đội đúng như lời của Trần Tam nói chính là một đám ô hợp, chẳng những không có trải qua huấn luyện nghiêm khắc, cũng không có kinh nghiệm chiên đấu gì.

Xác thực đánh không lại chiến sĩ của Hoa Hưng Hội.Phong Thanh Thiên vẻ mặt ngưng trọng nói:- Số quân của Nhạc Trọng hiện giờ đúng là một đám ô hợp.

Nhưng mà bọn họ có được trang bị vũ khí sung túc, lại có Nhạc Trọng là hổ tướng huấn luyện.

Chỉ cần huấn luyện hai ba tháng thì bọn họ là một chi bộ đội có thể đánh nhau được rồi.Lưu Ngưu Kim vẻ mặt nhẹ nhõm nói:- Nhưng mà thật tốt!

Bọn họ cùng chúng ta một lòng đối nghịch với Ngô Nham Hoành.

Bọn họ trở nên mạnh mẽ, với tư cách liên minh, áp lực của chúng ta giảm bớt đi thật nhiều!Bộ đội của Ngô Nham Hoành chính là đại địch của Hoa Hưng Hội.

Nơi này khắp nơi đều là người Thái Lan sống sót, Hoa Hưng Hội muốn phát triển cũng khó mà vượt qua được Ngô Nham Hoành.

Theo thời gian chuyển dời, nếu như trong Ngô Nham Hoành không xảy ra vấn đề gì, Ngô Nham Hoành sẽ càng ngày càng lớn mạnh, Hoa Hưng Hội thì càng ngày càng nhỏ yếu.Vẻ mặt như người chết của La Minh âm trầm nói:- Nhưng mà Nhạc Trọng chỉ sợ cũng không phải là người lương thiện gì!

Hắn vừa thấy mặt đã trở mặt giết Bành Lăng Ba, hợp nhất vũ trang của người ta.

Chờ hắn lông cánh đầy đủ thì nói không chừng giết chúng ta chiếm đoạt vật tư và nhân thủ thì sao?Nghe đến đó, cao tầng của Hoa Hưng Hội đều trầm mặc. xem online tại kktruyen.com Nhạc Trọng vừa thấy mặt đã giết Bành Lăng Ba, cưỡng ép hợp nhất Hồng môn.

Đây quả thật là biểu hiện của kẻ tâm ngoan thủ lạt, chuyện này làm cho cao tầng Hoa Hưng Hội sinh lòng cố kỵ, Nhạc Trọng là đại địch của Ngô Nham Hoành không sai, nhưng mà có thể cam đoan hắn là minh hữu của Hoa Hưng Hội hay không?Ánh mắt La Dật chớp động, đưa ra đề nghị vô cùng hung ác:- Nếu không chúng ta bây giờ tiêu diệt hắn, sau đó chiếm đoạt người và vật tư của hắn, như thế nào đây?

Bởi như vậy Hoa Hưng Hội chúng ta có trang bị của bốn doanh, hơn ba nghìn người, cho dù Ngô Nham Hoành phía quân tới tấn công chúng ta cũng thủ được!La Dật lời vừa nói ra lời này, không ít cao tầng Hoa Hưng Hội đều động tâm.

Nếu như có thể tiêu diệt Nhạc Trọng, chiếm đoạt vật tư và người của hắn, như vậy thực lực của Hoa Hưng Hội sẽ tăng lên gấp đôi.

Trong tận thế trừ lực lượng của mình ra, mặt khác đều là giả dối.

Sống mái với thế lực khác, chiếm đoạt thế lực khác chính là chuyện Hoa Hưng Hội làm không ít.Thư Văn Ngạn mày kiếm nhíu lại, hiên ngang lẫm liệt nói:- Không được!

La Dật, chúng ta và Nhạc Trọng chính là minh hữu.

Hắn còn cứu Hoa Hưng Hội chúng ta một lần, Hoa Hưng Hội chúng ta tuyệt đối không làm chuyện vô tình vô nghĩa như vậy.

Chuyện này anh không cần nhắc lại.

Tiếp theo anh nên cân nhắc xử trí đối thủ như thế nào!Nghe được Thư Văn Ngạn nói lời này, trong cao tầng của Hoa Hưng Hội có vài kẻ tươi cười, còn có mấy người buông lỏng một hơi, dù sao không phải tất cả mọi người đều là đám lang tâm cẩu phế.- Vâng! !

Hội trưởng!La Dật có chút xấu hổ ứng một câu, chợt trầm mặc không nói.Người phụ trách hậu cần là Ngưu Vĩ nói:- Hội trưởng!

Nhạc Trọng phái người yêu cầu chúng ta trang bị hai doanh kia.

Chúng ta cho hay không cho?Thư Văn Ngạn nhẹ nhàng cười nói:- Đương nhiên cho, trang bị vốn là của hắn, chỉ là chúng ta giữ giúp mà thôi.

Hiện tại hắn yêu cầu thì trả lại đi.

Chúng ta cũng không nên làm lạnh lòng minh hữu.Ngưu Vĩ gật gật đầu có chút không bỏ nói:- Vâng!Đây chính là trang bị của hai doanh đấy, trong tận thế này không có gì quý bằng vũ khí và lương thực cả, Ngưu Vĩ tự nhiên có chút không bỏ mà trả cho Nhạc Trọng.Trong hội nghị còn thương lượng thêm vài chuyện nữa, cao tầng còn lại của Hoa Hưng Hội nhao nhao thối lui, chỉ để lại Thư Văn Ngạn và hai gã phó hội trưởng Hoa Hưng Hội.- Văn Ngạn!

Vì cái gì không đáp ứng đề nghị của La Dật!

Tôi muốn biết lý do chính thức!Vương Hưng Thuần nhìn thấy Thư Văn Ngạn trầm giọng nói.

Hắn biết rõ trước mắt Thư Văn Ngạn cũng không phải là người chính trực nghĩa khí khiêm tốn gì đó.

Những người chính trực nghĩa khí và cổ hủ không sống được trong tận thế này, trong lãnh thổ của Thái Lan cũng không thể lập tổ chức của người Hoa được.Vương Hưng Thuần nghe La Dật đề nghị thì có vài phần động tâm, muốn tiêu diệt Nhạc Trọng, chiếm đoạt người và trang bị của Nhạc Trọng.Thư Văn Ngạn thò tay cầm lấy một ly trà, ưu nhã uống một ngụm, thản nhiên nói:- Hưng Thuần!

Tôi hỏi anh, nếu như muốn diệt trừ Nhạc Trọng.

Anh có bao nhiêu phần nắm chắc?Vương Hưng Thuần nhướng mày, trầm mặc tính toán một hồi lâu mới lên tiếng:- Dựa theo Trịnh Cường trần thuật lại.

Nếu như chúng ta phục kích đánh lén, ba người chúng ta liên thủ co bảy thành nắm chắc dễ dàng tiêu diệt hắn.

Nhưng mà cường giả đẳng cấp như hắn thì chắc có giấu đòn sát thủ, sẽ rất khó giết chết hắn.

Làm vậy chỉ sợ sẽ đánh rắn động cỏ.

Về phần chính diện động thủ, chúng ta muốn giết hắn thì một thành nắm chắc cũng không có.- Đúng vậy!

Muốn đánh bại dễ dàng!

Nếu muốn giết hắn cũng rất khó.

Nếu không cách nào một kích tất sát thì hắn sẽ là địch nhân lớn nhất của Hoa Hưng Hội chúng ta.

Trước mắt chúng ta có địch nhân chung là Ngô Nham Hoành, tự giết lẫn nhau chỉ biết không công tiện nghi Ngô Nham Hoành.

Chương 427: Cơ hội. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Thế lực của hắn quá yếu, muốn muốn đối phó Ngô Nham Hoành thì cần chúng ta kiềm chế giúp.

Trong thời gian ngắn hắn chắc có lẽ không động thủ với chúng ta.

Trừ phi chúng ta suy yếu tới mức như Hồng môn không chịu nổi một kích.

Bởi vậy ít nhất trước khi Ngô Nham Hoành bị tiêu diệt thì quan hệ minh hữu của chúng ta vô cùng vững chắc.Dị quang trong mắt Thư Văn Ngạn chớp động, sau đó đem tâm tư phân tich tình huống của Nhạc Trọng vô cùng rõ ràng.Nhạc Trọng lúc này cũng không có đánh chủ ý lên Hoa Hưng Hội, đó là bởi vì Ngô Nham Hoành áp lực quá lớn.

Hắn xác thực cần một minh hữu hấp dẫn quân lực của Ngô Nham Hoành đi nơi khác.

Bành Lăng Ba lãnh đạo Hồng môn căn bản là một đám ô hợp, lúc làm đại sự không thể làm, lúc này mới bị hắn tiêu diệt và đoạt đi.Đột nhiên Sở Hổ hỏi:- Nếu như Ngô Nham Hoành thực bị hắn tiêu diệt thì làm sao bây giờ?Thư Văn Ngạn tức cười nói:- Nếu hắn diệt được Ngô Nham Hoành thì Hoa Hưng Hội đầu nhập vào hắn là được.

Nơi này là Thái Lan, Nhạc Trọng muốn thống trị khu vực này phải dựa vào người Hoa chúng ta.

Chúng ta lúc trước thành lập Hoa Hưng Hội mục đích không phải là muốn người Hoa có được nơi dung thân và tôn nghiêm sao.

Nếu hắn làm tốt hơn chúng ta, chúng ta cũng không ngại đầu nhập vào hắn.Sở Hổ cùng Vương Hưng Thuần nghe vậy trầm mặc một lúc và gật đầu.

Nếu như Nhạc Trọng diệt được Ngô Nham Hoành thì bọn họ tiếp tục đối kháng với Nhạc Trọng cũng chỉ là châu chấu đá xe.

Hơn nữa Nhạc Trọng là người Hoa, hắn sẽ suy nghĩ cho người Hoa, bọn họ cũng không có tâm lý chống cự gì.

Đương nhiên tất cả điều kiện tiên quyết là Nhạc Trọng thực có bản lãnh tiêu diệt Ngô Nham Hoành, nếu như không có, bọn họ không bao giờ đầu nhập vào kẻ vô năng.Cao tầng đã thương nghị xong, Hoa Hưng Hội cũng không có làm khó Nhạc Trọng, cho nên người của Nhạc Trọng dễ dàng lấy được trang bị hai doanh.

Ba trăm tấn lương thực nhanh chóng đưa tới chỗ của Nhạc Trọng.

Hoa Hưng Hội sảng khoái như vậy làm cho Nhạc Trọng hơi có chút ngoài ý muốn, hắn còn cho rằng phải cãi lộn thật lâu, thậm chí còn phải động thủ mới lấy được đám đồ vật này.Một ngày qua đi, lúc này Minh Giai Giai hôn mê nằm trên giường từ từ tỉnh táo lại.- Thân thể của cô bây giờ thế nào rồi?Nhạc Trọng ngồi trước cửa sổ nhìn qua Minh Giai Giai, nhìn Minh Giai Giai và lên tiếng hỏi.Minh Giai Giai ngẩng đầu nhìn qua Nhạc Trọng đang ngồi gần mình, trong nội tâm có chút vui vẻ, nhắm mắt cảm giác thân thể của mình và nói với Nhạc Trọng:- Chủ nhân!

Thân thể của tôi hiện giờ sáu thuộc tính tăng lên, lực lượng 12, nhanh nhẹn 11, tinh thần 43, thể lực 10, cường độ 10, sức sống 11.

Tôi đã trở thành người tiến hóa, hơn nữa lĩnh ngộ kỹ năng cấp ba triệu hoán ảnh lang, Kỹ năng bị động cấp ba lực tương tác.Trở thành người tiến hóa thì tốc độ thân thể tăng lên khá lớn.

Cho dù là tiểu hài tử trở thành người tiến hóa thì tốt chất thân thể của nàng vẫn vượt qua người bình thường.

Lúc trước Diêu Diêu và Minh Giai Giai hiện tại trở thành người tiến hóa, tốc chất thân thể đã vượt qua nười bình thường.Nhạc Trọng nghe được Minh Giai Giai lĩnh ngộ hai kỹ năng, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng, hiển nhiên Minh Giai Giai cũng là thiên tài có thiên phú, mới có thể thoáng cái lĩnh ngộ hai kỹ năng.Nhạc Trọng lúc trước cũng dùng xà đản quả giúp người khác trở thành người tiến hóa, nhung mà sau khi phục dụng xà đản quả trở thành người tiến hóa chỉ lĩnh ngộ được một kỹ năng, không hề giống Minh Giai Giai lĩnh ngộ hai kỹ năng.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ trầm giọng nói:- Ah! !

Đem vật triệu hoán gọi ra xem nào!- Vâng!Minh Giai Giai nhu thuận vô cùng ứng một câu, bàn tay nhỏ vung lên, phát động kỹ năng triệu hoán ảnh lang, vô thanh vô tức có một con ma lang tướng mạo dữ tợn chợt xuất hiện trước mặt của nàng và Nhạc Trọng, một bộ dáng tùy thời có thể ăn người.Nhạc Trọng nhìn đầu ảnh lang thì tiếp tục nhìn qua Minh Giai Giai hỏi:- Ảnh lang này có năng lwucj gì?- Nó hành tẩu trong bóng của x e m on l,i,n e t-ại k-k truy.e n .co,m người ta nên rất khó phát hiện, hơn nữa nó còn có được năng lực truy tung.Minh Giai Giai thoáng cái phât tay với con ảnh lang.Con ảnh lang kia và Minh Giai Giai tâm niệm thông suốt, nó thoáng cái ẩn vào bóng râm trên tường.

Con ảnh lang vừa đi tới bóng mờ trên tường, thân thể có chút vặn vẹo, giông như dung nập vào bóng mờ này.Nhạc Trọng thô sơ giản lược nhìn qua, mặc dù hắn đã có chuẩn bị tâm lý, vẫn không có trông thấy ảnh lang kia đâu.

Trong lòng của hắn rùng mình, ánh mắt ngưng trọng nhìn qua bóng mờ có con ảnh lang trong đó.

Lực chú ý của hắn nhìn chằm chằm vào con ảnh lang nhưng mà không phát hiện được.Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai hỏi:- Loại triệu hoán thú này cô có thể triệu hoán bao nhiêu con?Loại ảnh lang này nếu triệu hoán nhiều, ở trong bóng tối có được lực lượng rất kinh khủng.

Loại năng lực vô thanh vô tức trong bóng tối này thì ảnh lang có thể dễ dàng cắn đứt yết hầu của người ta.Minh Giai Giai suy nghĩ một hồi vẫn trả lời:- Loại ảnh lang này triệu hoán một con tốn mười tinh thần lực.

Duy trì một đầu ảnh lang tốn mười phút đồng hồ sẽ tiêu hao 2 điểm tinh thần lực.

Cho nên tôi hiện giờ chỉ có thể triệu hoán ba đầu ảnh lang trong mười phút mà thôi.Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:- Vậy kỹ năng lực tương tác là thế nài?Lực tương tác, sách kỹ năng bị động này Nhạc Trọng săn giết nhiều biến dị thú như vậy còn chưa hiện ra, hiển nhiên là một loại kỹ năng đặc thù.Minh Giai Giai khẽ chau mày nói:- Kỹ năng này không có bao nhiêu tác dụng, nó chỉ có thể đề cao độ cảm giác của tôi với biến dị thú mà thôi.Nhạc Trọng truy vấn:- Có thể hàng phục biến dị thú không?Nếu như có thể hàng phục biến dị thú, như vậy kỹ năng này cực kỳ hữu hiệu.

Nếu như không thể hàng phục biến dị thú thì đây chỉ là gân gà.Minh Giai Giai nhìn kỹ một hồi nói:- Không thể!

Kỹ năng này tạo cảm giác thật tốt giữa tôi và biến dị thú, khiến chúng nó không chủ động tấn công tôi.

Chẳng qua nếu như gặp hung thú hung bạo hoặc không có lý trí thì hoàn toàn vô dụng.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, nhìn qua Minh Giai Giai nói ra:- Ân!

Ăn điểm tâm đi!- Vâng!

Chủ nhân!Minh Giai Giai nhu thuận ứng một tiếng, cầm lấy thức ăn bỏ vào miệng.Trần Dao, Minh Giai Giai, Cam Đào trước mắt Nhạc Trọng có ba người tiến hóa, nhưng mà trước mắt Ngô Nham Hoành chiến đấu không có người nào cả.

Về phần những người khác, Nhạc Trọng tuy có thể giúp bọn họ tiến hóa, nhưng mà trung thành lại là vấn đề lớn.- Nhạc lão đại!Trịnh Minh Hòa tiến vào trong phòng có chút khác thường, nhìn thấy Nhạc Trọng đang nhìn qua Minh Giai Giai ăn bữa sáng, nhìn qua Nhạc Trọng và cung kính chào theo nghi thức quân đội.Nhạc Trọng khẽ gật đầu nhìn qua Trịnh Minh Hòa hỏi:- Chuyện tôi bảo các người tra thế nào rồi?Trịnh Minh Hòa nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo nói:- Khu vực chung quanh đã bị Ngô Nham Hoành phong tỏa.

Hơn nữa tôi vừa nhận được tin tức từ chỗ Hoa Hưng Hội, thế lực người Hoa ở chung quanh đều bị Ngô Nham Hoành nhổ.

Cũng không có ít người Thái Lan sống sót gia nhập vào trong đội ngũ của Ngô Nham Hoành.

Chương 428: Cơ hội. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNgô Nham Hoành ăn thiệt thòi lớn như vậy, bị Nhạc Trọng hủy diệt bốn doanh.

Nhưng mà hắn có uy thê tuyệt đối trong việc truy quét thế lực người Hoa, thu nạp đại lượng người Thái Lan sống sót.

Thế lực của hắn không ngừng khôi phục và khuếch trương.

Dù sao đây cũng là Thái Lan, với tư cách người Thái Lan Ngô Nham Hoành có ưu thế may mắn.Nhạc Trọng tiếp tục nhìn qua Trịnh Minh Hòa hỏi:- Hoa Hưng Hội liên hệ với các thế lực người Hoa thế nào rồi?Trịnh Minh Hòa vẻ mặt trầm trọng lắc đầu:- Liên lạc không được!

Hoa Hưng Hội biết thế lực người Hoa trên cơ bản đã bị Ngô Nham Hoành bình định.

Không có diệt thì trốn vào trong rừng sâu không liên hệ được.- Một mình chiến đấu sao?Nhạc Trọng hai mắt ngưng trọng giống như có khối đá nặng áp vào trong lòngTrong khu vực này, chỉ còn lại có hai thế lực Hoa Hưng Hội cùng Nhạc Trọng đang đau khổ giãy dụa mà thôi.

Nhưng mà cứ phát triển thế này thì bọn họ sẽ bị Ngô Nham Hoành phát hiện.

Một khi bọn họ bị Ngô Nham Hoành phát hiện thì đó là lúc đại quân của Ngô Nham Hoành tiến công.

Lúc này người sống sót bên phía Nhạc Trọng ý chí chiến đấu tràn đầy, nhưng mà bọn họ vừa chuẩn huấn không tới mười ngày nên không phải đối thủ của Ngô Nham Hoành.Trong khu vực dị quốc muốn khuếch trương vô cùng khó khăn.Nhạc Trọng nhìn qua Trịnh Minh Hòa tiếp tục hỏi:- Có tình báo gì không?Trịnh Minh Hòa do dự một hồi mới nhìn Nhạc Trọng nói ra:- Tôi bắt được một tù binh.

Theo trong miệng hắn tôi biết được Lý Quang Ý đã cùng Ngô Nham Hoành kết minh, hơn nữa nguyện ý đứng dưới Ngô Nham Hoành.

Đồng thời không biết chuyện gì mà Lý Quang Ý từ chỗ Ngô Nham Hoành mượn hai doanh chiên sĩ!- Hẳn là có đại sự xảy ra! !

Đây có lẽ là cơ hội của chúng ta! !

Cũng là cơ hội duy nhất!Nhạc Trọng nhướng mày, trong nội tâm linh quang lóe lên.- Có đại sự gì xảy ra?

Lý Quang Ý cũng là thũ lĩnh thế lực mười doanh!

Làm sao chật vật tới mức mượn người của Ngô Nham Hoành?

Đúng rồi!

Thi đàn, hẳn là tỷ lệ rất cao.

Thi đàn trong thành phố xảy ra dị động.

Nếu không Lý Quang Ý cũng không khẩn trương như vậy!Nhạc Trọng cẩn thận phân tích tình huống của Lý Quang Ý, nghĩ tới nghĩ lui rốt cục cũng chỉ có một địch nhân đáng sợ.Tang thi là tử địch của tất cả mọi người.

Thành phố Cao Sơn bên kia có năm mươi vạn tang thi là số lượng khổng lồ.

Lý Quang Ý chỉ có mười doanh hơn bốn nghìn tên chiến sĩ, đại bộ phận đều là tân binh, đồng thời mười doanh này đều có mâu thuẫn với nhau.

Muốn đối phó hơn năm mươi vạn tang thi thì áp lực thật lớn.

Luận thực lực, sức chiến đấu lính của Lý Quang Ý không bằng Ngô Nham Hoành, cho nên hắn đành phải đứng dưới Ngô Nham Hoành.Nhạc Trọng suy nghĩ cẩn thận thì lập tức đứng lên đi tới hướng của Hoa Hưng Hội.Thư Văn Ngạn nghe Nhạc Trọng đề nghị, trong mắt hiện lên một vòng kinh hãi, nhướng mày nói:- Cái gì?

Nhạc Trọng, anh bảo người Hoa Hưng Hội cùng anh toàn lực tấn công lên hướng bắc!

Anh biết anh đang nói gì không?

Phương bắc chính là khu vực mà Lý Quang Ý đang chiếm giữ.

Hiện tại Ngô Nham Hoành cho người tìm kiếm khắp bốn phía.

Một khi Lý Quang Ý phái mấy doanh ra ngăn cản chúng ta, Ngô Nham Hoành ở phía sau tấn công chúng ta, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.Lưu xem .o n.lin e t ạ-i, kkt ruy.e.n. com Ngưu Kim không nhịn được nói ra:- Nhạc Trọng!

Anh điên rồi sao?

Thực lực của chúng tôi không phải anh không biết.

Mọi người chúng ta cộng lại nhân số còn không bằng bộ hạ của Lý Quang Ý.

Hắn chỉ cần ngăn cản chúng ta là được!Ánh mắt tất cả mọi người cũng nhìn vào trên người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trầm giọng nói ra:- Tôi không có điên!

Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta! !

Lý Quang Ý từ chỗ Ngô Nham Hoành mượn hai doanh binh lực, tôi cho rằng hắn mượn người đối phó tang thi ở thành phố Cao Sơn.

Dưới tình huống này có lẽ hắn không quan tâm tới chúng ta.

Chỉ cần chúng ta tiêu diệt trinh sát mà Ngô Nham Hoành phái tới là có thể thoát khỏi vòng vây.

Từ hướng Cao Sơn có thể đi thẳng tới Quảng Tây.Vương Hưng Thuần nhướng mày nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, chính anh cũng nói Lý Quang Ý điều tạm bộ quân có khả năng đối phó tang thi thành phố Cao Sơn.

Vạn nhất hắn không phải đối phó tang thi mà là dùng để phòng bị chúng ta thì làm sao?Hồ Ngạn nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Nếu như như vậy, chúng ta sẽ toàn quân bị diệt!

Ở chỗ này hơn hai ngàn người Hoa cũng biến thành thi thể.Nhạc Trọng nhìn qua Thư Văn Ngạn thản nhiên nói:- Tôi biết rõ!

Nhưng mà sống ở chỗ này không có biện pháp!

Chỉ cần tiếp qua một thời gian ngắn, Ngô Nham Hoành sẽ mò tới nơi này.

Đến lúc đó trừ phi trốn vào trong rừng sâu, nếu không chúng ta nhất định sẽ bị Ngô Nham Hoành đánh tới.

Dùng thực lực của chúng ta bây giờ đối phó chủ lực của Ngô Nham Hoành thì chỉ có đường bị diệt.

Hướng thành phố Cao Sơn mới là khu đường ra duy nhất của chúng ta, chủ ý của tôi đã định, bất luận các người nói cái gì, một ngày sau tôi sẽ tấn công thành phố Cao Sơn.

Văn Ngạn, các người tính toán thế nào?Tấn công thành phố Cao Sơn là một chuyện vô cùng mạo hiểm, Nhạc Trọng cũng biết hơi có sai lầm thì toàn quân bị diệt.

Nhưng mà đây là cơ hội duy nhất của bọn họ, nếu hiện tại không mạo hiểm, chỉ sợ sau này không có cơ hội mạo hiểm nữa.Thư Văn Ngạn chau mày, trầm mặc một hồi lâu mới chậm rãi nói:- Nhạc Trọng, đề nghị của anh quá nguy hiểm, tôi cần cân nhắc vài ngày mới trả lời thuyết phục với anh.Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng nói:- Vài ngày?

Được rồi!

Chờ anh suy nghĩ kỹ càng một lần nữa thì nói với tôi.

Nhưng mà ngày mai tôi phải đi, buổi tối hôm nay là lúc trả lời thuyết phục.Nhạc Trọng không phải là người dây dưa dài dòng, hắn đã quyết định chuyện gì thì sẽ làm cho tốt, vừa ly rời khỏi tổng bộ Hoa Hưng Hội thì hắn lập tức bảo người rời đi chuẩn bị tấn công.Về phần người Hoa Hưng Hội, Nhạc Trọng biết rõ hắn rất khó dưới tình huống không có câu trả lời thỏa đáng thì đừng mong lay động cao tầng của Hoa Hưng Hội.

Dù sao tiến công thành phố Cao Sơn nguy hiểm rất cao, thậm chí có thể nói là đánh bạc.

Nếu thắng thì bọn họ có thể thoát ra khỏi vũng bùn Thái Lan này, đạt được một bầu trời khác.

Nếu đánh bạc thua thì toàn bộ người sống sót theo hắn phải chết.Nhạc Trọng rời đi, Vương Hưng Thuần liền trực tiếp nhìn qua Thư Văn Ngạn hỏi:- Văn Ngạn, xem ra hắn quyết tâm tấn công thành phố Cao Sơn! !

Chúng ta làm sao bây giờ?

Thật sự phải đi theo hắn mạo hiểm sao?Thư Văn Ngạn do dự một hồi nói:- Đầu tiên chờ chút xem đã!Người của Hoa Hưng Hội không muốn đánh bạc mạo hiểm như vậy, dù sao ở đây vẫn an toàn.Ban đêm, Nhạc Trọng ăn cơm tối xong thì dẫn theo Minh Giai Giai là người phiên dịch đi dạo.- Xuất hiện đi!Nhạc Trọng đột nhiên nhìn qua nơi âm u nói ra.- Anh làm sao phát hiện ra tôi?

Hai lần rồi!Trịnh Cường có chút ảo não từ trong góc âm u đi ra hiếu kỳ hỏi Nhạc Trọng.

Chương 429: Mạo hiểm tiến quân.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng mỉm cười nói sang chuyện khác:- Thế nào!

Hoa Hưng Hội có lẽ có kết luận rồi!

Là chiến hay lưu lại?Trịnh Cường nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng một hồi lâu, vẻ mặt nghiêm nghị hỏi:- Nhạc Trọng, anh thật sự biết rõ tang thi thành phố Cao Sơn có dị động hay sao?Nhạc Trọng vẻ mặt thản nhiên nhìn Trịnh Cường nói:- Tôi không phải thần tiên, làm sao có thể biết rõ tình huống cụ thể ở thành phố Cao Sơn.

Tôi chỉ phân tích mà thôi.Trịnh Cường vẻ mặt tha thiết nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Chúng ta cùng một chỗ thừa dịp có bóng tối yểm hộ tiến tới thành phố Cao Sơn sao?

Anh có biến dị thú cấp hai làm tọa kỵ chắc có lẽ dò được tin tức a!Nhạc Trọng trầm mặc suy nghĩ một hồi, trực tiếp cự tuyệt nói:- Không được! !

Tôi phải giữ thể lực và tinh thần chiến đấu vào ngày mai!Trịnh Cường đề nghị quả thật không tệ, nhưng mà hắn xem nhẹ một điểm chính là Nhạc Trọng thập phần lo lắng Hoa Hưng Hội.Nhạc Trọng nếu rời đi suốt đêm, Hoa Hưng Hội nuốt mất lính của hắn.

Hắn cho dù trở về cũng không có quá nhiều biện pháp.

Chẳng lẽ hắn còn có thể giết sạch đám người Hoa Hưng Hội sao.

Những ngày này Nhạc Trọng không dám rời khỏi người của hắn nửa bước là có băn khoăn này.Trịnh Cường có chút thất vọng, lại tiếp tục nhìn qua Nhạc Trọng khuyên:- Như vậy Nhạc Trọng anh chờ chúng tôi tìm hiểu rõ ràng, sau đó anh hành động sau?

Chỉ cần tìm hiểu rõ chuyện này, chúng ta cùng hành động thì lực lượng lớn hơn.Nhạc Trọng lắc đầu nhìn qua Trịnh Cường duỗi cành ô-liu nói:- Binh quý thần tốc! !

Ai biết sau này có chuyện gì xảy ra.

Tôi phải nắm bắt cơ hội này, nếu không ở lại chỗ này sẽ bị Ngô Nham Hoành nhẹ nhõm toàn diệt.

Trịnh Cường anh đi theo tôi chứ?Trịnh Cường trực tiếp cự tuyệt Nhạc Trọng mời chào:- Không!

Tôi không thể đi theo anh, hội trưởng có đại ân với tôi! tôi không thể vào lúc lâm nguy bỏ ngài đi theo anh.- Tôi đi với anh!Đúng lúc này, không xa có một nữ nhân đi tới, chính là Thư Thiên Nhã.Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã ánh mắt nhưng trọng.

Dùng thực lực của hắn, Thư Thiên Nhã vậy mà tới gần như thế lại không phát hiện ra, hiển nhiên thực lực không yếu.Trong tận thế nữ nhân sinh tồn được thập phần gian nan.

Nhưng mà nếu bộc lộ tài năng thì nữ nhân nắm giữ quyền hành không ai là người đơn giản.

Thư Thiên Nhã có thể trở thành một trong các trưởng lão của Hoa Hưng Hội thì toàn bộ là nhờ vào thực lực của nàng.Thư Thiên Nhã nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói:- Như thế nào?

Không hoan nghênh phải không?Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã xinh đẹp động lòng người thì khẽ mĩm cười nói:- Đâu có!

Thiên Nhã, cô thật sự muốn đi theo tôi?

Cô được Văn Ngạn đồng ý không?Mắt phượng của Thư Thiên Nhã nhảy lên và cao giọng nói:- Anh ấy là anh ấy!

Tôi là tôi!

Chuyện tôi quyết định thì dựa vào cái gì cần anh ấy đồng ý.

Hôm qua anh nói chuyện tôi thập phần đồng ý.

Đã tới nước này còn không dám liều mạng còn phải đợi tới khi nào?

Địch cường ta yếu, chỉ có kỳ chiêu mới có thể chiến thắng!Thư Thiên Nhã cũng là nữ nhân vô cùng có chủ kiến.

Nàng cũng không phải người phụ thuộc vào Thư Văn Ngạn.

Tại Hoa Hưng Hội thành lập và trong quá trình trưởng thành, Thư Thiên Nhã cũng lập qua không ít công lao.Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã cười nói:- Tốt! !

Vậy hãy liên thủ với tôi mở đường máu!Trừ Thư Thiên Nhã ra, trong Hoa Hưng Hội không có người nào nguyện ý đi mạo hiểm cùng với Nhạc Trọng cả.Sáng sớm hôm sau, Nhạc Trọng dẫn theo một ngàn bộ hạ thu thập thỏa đáng, lập tức tiến quân phía bắc, Thư Thiên Nhã cũng mang theo bốn mươi sáu danh nữ binh đi theo Nhạc Trọng đi lên hướng bắc.Trong rừng, sáu gã mặc trang phục ngụy trang và có nước bùn phủ kín mặt, những tên lính Thái đầu đội mũ sắt không ngừng cẩn thận tìm kiếm.

Bọn họ là thinh nhuệ Ngô Nham Hoành phái ra, chuyên môn phụ trách điều tra tin tức của Hoa Hưng Hội cùng Nhạc Trọng.

Sáu tên lính trinh sát này vô cùng có kinh nghiệm trong rừng, bọn họ xuyên thẳng quả rừng rậm, rất khó phát hiện tung tích của bọn họ.Sáu tên trinh sát tiến lên một khoảng thời gian, thời điểm đi tới cây đại thụ thì có đạn bắn ra, trong chớp mắt co ba tên bị bắn té xuống đất.Còn lại ba tên lính trinh sát lăn một vòng, nhao nhao trốn vào một nơi che chắn, giơ súng không ngừng xạ kích vào đại thụ.- Vô dụng thôi! !

Không cần giãy dụa vô dụng.

Các người đã bạo lộ thì chỉ có chết mà thôi.Trịnh Minh Hòa trốn sau đại thụ và nhảy vào trong bụi cỏ, né qua vô số viên đạn, trực tiếp ném lựu đạn qua phía trước.Oanh một tiếng vang thật lớn, quả lựu đạn nổ chết một tên lính trinh sát.Hai gã trinh sát khác mặt hoảng hốt, dốc sức liều mạng bắn phá vào nơi ẩn nấp của Trịnh Minh Hòa bên kia.Thời điểm hai tên trinh sát không ngừng bắn phá, một con ảnh lang trong bóng cây nhảy ra ngoài, một ngụm cắn yết hầu của tên lính trinh sát..Thời điểm ảnh lang cắn chết một tên lính trinh sát thì nhanh chóng di động, thoáng cái bổ nhào cắt yết hầu của tên trinh sát còn lại.Trong rừng tiếng súng chợt ngưng lại!- Vật triệu hoán lợi hại!Tiếng súng ngừng lại thì Trịnh Minh Hòa theo ở sau một đại thụ đi tới, nhìn qua ảnh lang tiêu diệt hai tên thì trong mắt phức tạp.Sức chiến đấu của con ảnh lang quá đáng sợ, hành động xuất quỷ nhập thần.

Vô thanh vô tức đã tiêu diệt hai tên lính trinh sát.

Trịnh Minh Hòa muốn giết hai tên lính tinh nhuệ này cần phải hao phí nhiều tay chân, nhưng mà ảnh lang này nhanh chóng làm được.

Minh Giai Giai thân mặc quân trang một mình đi tới trong rừng, nhìn qua Trịnh Minh Hòa hỏi:- Giải quyết xong rồi?- Giải quyết!

Giai Giai tiểu thư!Trịnh Minh Hòa nhìn qua Minh Giai Giai với ánh mắt phức tạp.Minh Giai Giai triệu hoán ảnh sói có năng lực tiềm hành thật mạnh, Nhạc Trọng bởi vậy đem Minh Giai Giai điều tới cho Trịnh Minh Hòa thống lĩnh huấn luyện điều tra, làm cho nàng nắm giữ thực chiến kỹ năng triệu hoán ảnh lang này.Giải quyết sáu tên lính trinh sát Ngô Nham Hoành phái ra và giải quyết không ít trạm gác ngầm chung quanh, Nhạc Trọng một chuyến hành quân nhanh chóng về phía bắc.

Ngô Nham Hoành phát trinh sát và trạm gác ngầm không ngừng bị thanh lý, hắn rất nhanh kịp phản ứng, khu vực này có vấn đề.Nhạc Trọng bộ đi lên phía bắc hết buổi sáng, rốt cục nghe được âm thanh ầm ầm của pháo từ phía bắc vang lên, hiển nhiên phương bắc đang có chiến đấu thập phần kịch liệt.- Đó là âm thanh của trọng pháo! !

Đúng vậy! !

Địch nhân của bọn họ là thi đàn.Nhạc Trọng nghe được âm thanh của trọng pháo, trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng, gọi Vệ Trữ Quốc tới, nói:- Vệ Trữ Quốc!

Nơi này tạm thời do anh toàn quyền chỉ huy.

Tôi đi điều tra một chút!Chỉ có tự mình nhìn rõ tình huống trước mặt, Nhạc Trọng mới có thể làm ra phán đoán bước tiếp theo.Vệ Trữ Quốc đáp:- Vâng! !

Nhạc lão đại! !Nhạc Trọng thoáng cái cưỡi lên lưng của Thiểm Điện nhanh chóng phóng thẳng lên phía bắc.Thiểm Điện toàn lực chạy như bay còn nhanh hơn cả xe thể thao, Nhạc Trọng rất nhanh đã tới tiền tuyến.

Chương 430: Kẻ săn thú cấp hai. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comChỉ thấy vô số tang thi đang vây chặt thành phố Cao Sơn như nêm cối, thi đàn không ngừng tấn công hung mãnh.Lính của Lý Quang Ý đang ẩn nấp trong công sự, công sự liên tiếp chống cự thi đàn dày đặc này tấn công.Quy mô năm mươi vạn tang thi là con số khủng bố, mặc dù Lý Quang Ý có công sự không ngừng chống cự, nhưng mà trước mặt thi đàn như nước biển vẫn không có bao nhiêu hiệu quả.- Đáng chết! !

Cầu bị ngăn chặn! !Nhạc Trọng cưỡi Thiểm Điện đi một vòng, tiện tay chém chết đầu tang thi, nhìn thấy cầu tiến vào thành phố Cao Sơn đã bị ngăn chặn.Năm mươi vạn tang thi số lượng quá nhiều, kéo dài hơn mười dặm.

Mà tang hi loại hình chữ Z phân tang thi thành hai nửa, một nửa tấn công phía đông, một nửa từ phía tây tấn công thành phố Cao Sơn.

Phía đông có cầu lớn rút lui cũng bị tang thi chiếm giữ.Lúc này tang thi cùng nhân loại hai bên chiến đấu vô cùng kịch liệt, số lượng tang thi đông đảo, còn có tang thi tiến hóa cường hoành.

Nhân loại lại có được công sự phòng ngự hoàn mỹ và hỏa lực lớn.

Đại lượng tang thi không ngừng chết dưới tấn công của Lý Quang Ý, tuy chiếm cứ trận địa nhưng tang thi giết người không nhiều lắm.- Không được!

Tiếp tục như vậy chỉ sợ một ngày cũng không thể tiến lên được!Nhạc Trọng nhìn thấy thi đàn và chiến đấu xa xa thì nhíu mày.

Hiện tại những thi đàn này bị nhân loại có công sự hoàn mỹ ngăn cản, mà trong địa hình chật hẹp thì ưu thế số lượng thi đàn khổng lồ không cách nào phát huy được, cho nên không thể làm được gì nhân loại.Dựa theo tình huống chiến đấu trước mắt mà nhìn, nhân loại cùng thi đàn chiến đấu chỉ sợ chiến đấu mấy ngày cũng khó mà phân thắng bại.- Đó là cái gì?Thời điểm Nhạc Trọng trầm tư, đột nhiên trong thi đàn nhảy ra sáu con tang thi thân cao hai mét, bên ngoài thân thể có một tầng dịch nhờn, mọc ra một cái đầu dài, tứ chi chạm đất, tứ chi đều có móng vuốt hiện ra, đây là tang thi có thân hình kỳ dị khủng bố, nó giống như quỷ mị không ngừng né tránh viên đạn xạ kích, nhanh chóng vọt tới trước thành lũy và phun trong miệng một tầng dịch nhờn màu xanh.Trong thành lũy lúc này phát ra tiếng kêu la thảm thiết, một khẩu súng máy hạng nặng có khả năng săn giết mấy trăm đầu tang thi bị dịch nhờn này ăn mòn thành sắt vụn.- Quái vật cấp 50: kẻ săn thú cấp hai.

Có được tốc độ vô cùng mạnh mẽ, có năng lực nọc độc ăn mòn.Nhạc Trọng nhìn qua sáu con quái vật kia, một chuỗi tin tức truyền vào trong thức hải của hắn.Tốc độ của kẻ săn thú cấp hai gần sát với Thiểm Điện, kém hơn không nhiều, một khi phát động tốc độ cao nhất thì tốc độ của chúng còn cao hơn Nhạc Trọng.

Sáu con kẻ săn thú cấp hai không ngừng né đạn và phun nọc độc của chúng vào công sự, từng điểm hỏa lực bị phá hủy.Sáu con kẻ săn thú cấp hai gia nhập vào trong chiến trường cuộc chiến này sinh ra biến hóa to lớn, sau khi phá hủy các loại hỏa lực, đại lượng tang thi thế như chẻ tre tiến vào trong công sự và giết người.Nhạc Trọng nhìn tang thi khổng lồ và nói vào bộ đàm với Vệ Trữ Quốc ra lệnh:- Vệ Trữ Quốc!

Nghĩ biện pháp tới gần sông.

Không được tiếp cận thành phố Cao Sơn!Sức chiến đấu của năm mươi vạn tang thi này vượt qua dự tính của Nhạc Trọng, hiển nhiên nhân loại không ngừng tiến hóa thì tang thi cũng không ngừng tiến hóa.

Nhạc Trọng mang đến hơn một ngàn người sống sót đi ra ngoài, bị thi đàn khổng lồ này đuổi theo là toàn diệt.

Nhạc Trọng chỉ có thể lựa chọn hướng khác mà qua sông thôi.- Vâng!

Nhạc lão đại!Vệ Trữ Quốc nhận được lệnh của Nhạc Trọng và không ngừng di động qua hướng bờ sông.Trong đội ngũ của Nhạc Trọng cũng có người Hoa sống ở thành phố Cao Sơn, bọn họ vô cùng rõ ràng nơi nào có thể qua sông.Thời điểm kẻ săn thú cấp hai không ngừng săn giết người, đột nhiên lúc này hành động như gió của kẻ săn thú trì trệ, sau một khắc ánh lửa lóe lên, một viên đạn hỏa tiễn bắn vào đầu của kẻ săn thú, nổ tung một cái và đầu của kẻ săn thú nát tan.- Rốt cuộc bọn chúng cũng động thủ.Nhạc Trọng ánh mắt ngưng tụ, nhìn qua phương hướng kia, mơ hồ nhìn thấy một tên người cường hóa mạnh mẽ xuất hiện trong trận địa.

Lý Quang Ý rốt cục nhịn không được đã phái cao thủ dưới trướng ra, lúc này cũng tiến hành săn giết sáu con kẻ săn thú.Nếu như tùy ý cho sáu con kẻ săn do-w nloa.d PRC m.ớ i nh ấ t- tạ,i k,kt r u,yen .co,m thú tiến vào trong trận địa, chỉ sợ thành phố Cao Sơn một ngày là thất thủ.Nhạc Trọng nhìn chung quanh và nhảy ra khỏi lưng Thiểm Điện leo lên một cây đại thụ, móc khẩu súng ngắm hướng về phương xa.Trong kính ngắm Nhạc Trọng có thể nhìn rõ mười lăm người cường hóa đang kịch chiến với năm con kẻ săn thú.Hỏa diễm, băng trùy, gai đất, quấn quanh đủ loại kỹ năng mạnh mẽ không ngừng xuất hiện, không ngừng oanh kích năm con kẻ săn thú kia.Dưới công kích vô cùng cuồng bạo, năm con kẻ săn thú rốt cuộc bị tiêu diệt một con.

Chỉ còn lại bốn con kẻ săn thú và gần trăm con S2.

Những kẻ săn thú kia bị giết hai con, những con S2 kia nhanh chóng bổ nhào qua phía đám người cường hóa..Do không kịp đề phòng cho nên có hai con kẻ săn thú bị giết, còn sót lại bốn con kẻ săn thú phát ra hung uy khủng bố.

Một con kẻ săn thú điên cuồng nhảy lên, chợt xuất hiện sau lưng một người cường hóa, đầu lưỡi bay ra, lúc này cái lưỡi như răng cưa chém vào đầu của tên này, trực tiếp đóng đinh hắn trên mặt đất.Một con kẻ săn thú nhảy lên vách tường, không ngừng bay lên, bỗng nhiên xuất hiện trên vách tường của tên người cường hóa hệ triệu hoán, phun ra một đoàn dịch a-xít trực tiếp bao phủ tên người cường hóa này, đem bộ xương khô mà tên này triệu hoán tan chảy và tiêu diệt cả hắn.Bốn con kẻ săn thú cấp hai phát uy không ngừng tiêu diệt người cường hóa dưới trướng của Lý Quang Ý.

Nhưng mà Lý Quang Ý phái quân đoàn cao thủ ra thực lực đúng là cường hoành.Đoàn trưởng tiểu đội này là Lôi Khả Vọng chính là người tiến hóa đẳng cấp 42.

Toàn thân của hắn có áo giáp dày tới mười li bao phủ, hắn giống như xe tăng không ngừng nghiền giết kẻ săn thú, chung quanh thân thể của hắn có bảy tám răng cưa đang chuyển động nhanh, những con S2 tiếp cận hắn bị lưỡi cưa tiêu diệt.Một con kẻ săn thú dùng đầu lưỡi tiêu diệt một tên người cường hóa, đầu lưỡi co rụt lại, miệng lớn dính máu mở ra, phun ra một đoàn dịch nhờn lên người của Lôi Khả Vọng.Dị quang trong mắt Lôi Khả Vọng hiện lên, những mãnh thép chung quanh thân thể của hắn bay lên nghênh đón dịch nhờn này.Đoàn dịch nhờn này bắn vào đống sắt thép kia, ăn mòn một cái động trên sắt thép, hóa thành bãi nước mủ.Lôi Khả Vọng thế đi không giảm phóng qua một con kẻ săn thú, trên đường đi tám răng cưa thép không ngừng xoay tròn, đem những con S2 công kích hắn tiêu diệt đi.Kẻ săn thú nhìn thấy Lôi Khả Vọng xông thẳng qua phía hắn, thân hình cao tốc chớp động, thoáng cái nhảy lên trên lầu cao, giống như quỷ mỵ hiện ra sau lưng của Lôi Khả Vọng, mở cái miệng rộng bắn ra đầu lưỡi về phía Lôi Khả Vọng.Đầu lưỡi của con kẻ săn thú này xuyên qua một chiếc ô tô, nhưng mà đối với áo giáp thép dài mười li của Lôi Khả Vọng chỉ đánh ra một vết ngấn sâu mà thôi.

Chương 431: Kẻ săn thú cấp hai. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comLôi Khả Vọng trúng một kích của kẻ săn thú bay ra xa xa, cơ hồ cùng một thời gian, hắn hư không một trảo về phía kẻ săn thú ở trên vách tường kia.Trong chớp mắt đại lượng sắt thép trên lầu cao bắn ra ngoài, ngổn ngang lộn xộn đâm vào thân hình của kẻ săn thú cấp hai.

Mà tám cái răng cưa bên người của Lôi Khả Vọng lúc này không ngừng xoay tròn bắn vào đầu của kẻ săn thú, liên tiếp cưa nửa đầu của kẻ săn thú và máu đen bắn ra khắp nơi.Lôi Khả Vọng một mình tiêu diệt một con kẻ săn thú câp hai, kẻ săn thú cấp hai lúc này còn sót lại ba con.

Áp lực của đoàn cao thủ Lý Quang Ý giảm xuống rất nhiều.Sau khi Lôi Khả Vọng tiêu diệt kẻ săn thú cấp hai xong, cũng có chút thở ra một hơi.

Còn sót lại ba con kẻ săn thú sẽ bị cao thủ khác tiêu diệt.Phanh!

Một tiếng súng vang, vào thời điểm Lôi Khả Vọng vừa thở ra một hơi, đầu của tên người cường hóa hệ sức mạnh bị bắn trúng, thi thể té trên mặt đất.- Súng bắn tỉa! !

Đáng giận!Lôi Khả Vọng nhìn thấy bộ hạ của mình bị bắn trúng thì mắng một câu.Phanh!Tiếng súng lần nữa va, một tên thao túng thực vật đang săn giết bảy con S2 bị bắn vào đầu.Sau khi bắn lén tiêu diệt hai tên cao thủ, Lôi Khả Vọng thống soái đoàn cao thủ nhao nhao bỏ tang thi lao vào công sự che chắn, tiến hành tránh né.Những người cường hóa này vừa tránh đi, mất đi kỹ năng của người cường hóa áp chế, ba con kẻ săn thú cấp hai càng hung mãnh, chúng không ngừng di động cao tôc, xuất quỷ nhập thần xuất hiện ở sau lưng đám người cường hóa và dùng đầu lưỡi bắn ra rút vào.Đại bộ phận cường hóa người đều không thể ngăn cản công kích của kẻ săn thú, bọn họ nhao nhao bị những kẻ săn thú và S2 đánh chết.- Đáng chết!

Mọi người toàn lực tiêu diệt ba con kẻ săn thú cấp hai!Lôi Khả Vọng sắc mặt đại biến điên cuồng rống một tiếng, sau đó nhào qua phía con kẻ săn thú.Tốc độ của kẻ săn thú cấp hai quá nhanh, nếu như đoàn cao thủ này vừa lui, chỉ sợ sẽ bị kẻ săn thú giết sạch.- Giết bọn nó!Một tên người cường hóa thao túng khí lưu cấp 34 rống to lên.

Hai mắt của hắn đỏ thẫm, hư không một trảo phát động kỹ năng thao túng khí lưu hình thành một khóa không khí dài hẹp bao phủ lấy con kẻ săn thú câp hai.

Trận chiến mở màn thì chính hắn khóa một con kẻ săn thú cấp hai lại, sau đó là mọi người dùng hỏa tiễn giết nó.Phanh!

Một tiếng súng vang, đầu của tên người cường hóa thao túng khí lưu này bị bắn trúng, hắn t r u,yện.

đ ược c.o py .t.ạ i, ,kkt ru y e n.,c,o-m. vô lực té xuống đất.Tên người cường hóa thao túng khí lưu vừa chết.

Đám người cường hóa còn lại buộc phải giấu thân thể, bọn họ trốn đi, Nhạc Trọng không có biện pháp bắn lén bọn họ.Một gã người cường hóa vừa trốn vào phòng, đột nhiên lúc này một cây cốt nhận sau lưng hiện ra, chém bay đầu của hắn.- Chuyện gì xảy ra?Trong đầu của tên người cường hóa này hiện ra suy nghĩ này, trong tầm mắt chỉ nhìn thấy bạch cốt hiện ra sau lưng.Nhạc Trọng tiến hành viễn trình áp chế, bạch cốt thì cận chiến mai phục.

Đây là sách lược đơn giản nhất của Nhạc Trọng.

Hắn muốn mượn thi đàn hấp dẫn chú ý đám cao thủ của Lý Quang Ý.

Nếu làm cho cao thủ của Lý Quang Ý sống sót, tương lai chỉ sợ đuổi giết Nhạc Trọng chính là đám cao thủ này.

Vì ngăn ngừa loại tình huống này sinh ra, Nhạc Trọng mới thừa dịp thi đàn tấn công Lý Quang Ý thì săn giết cao thủ của Lý Quang Ý.Hai người cường hóa vừa chui vào trong phòng, một con kẻ săn thú cấp hai phá cửa mà vào, thoáng cái nhảy thẳng lên vách tường, không ngừng bò sát trên vách tường.Hai người cường hóa này có một tên là người cường hóa hệ sức mạnh cấp 34, một người cường hóa hệ nhanh nhẹn cấp 32.

Tên ngườ cường hóa hệ nhanh nhẹn nhìn thấy kẻ săn thú lao tới thì lập tức giơ súng lên bắn điên cuồng.Người cường hóa hệ nhanh nhẹn ưa thích dùng súng trường, súng ngắn, chủy thủ.

Nhanh nhẹn cao làm lực phản ứng của bọn họ cực mạnh, động tác có thể có thể phát huy uy lực lớn với các loại vũ khí này.Nhưng mà dù người cường hóa hệ nhanh nhẹn này bắn điên cuồng cỡ nào không cách nào nào làm kẻ săn thú dao động quỹ tích.

Vô số viên đạn bắn vào tàn ảnh của kẻ săn thú không có viên nào trúng mục tiêu cả.Con kẻ săn thú kia trực tiếp bắn đầu lưỡi ra xuyên qua đầu của tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn, lôi kéo thân thể tên này lên cao.

Lúc nó vừa rơi xuống đất thì đã ở trước mặt của tên người cường hóa hệ sức mạnh, móng vuốt của nó đâm về phía trước, trực tiếp xuyên thủng áo giáp da biến dị thú cường đại của người cường hóa hệ sức mạnh.Con kẻ săn thú cấp hai này một ngụm cắn trái tim của người cường hóa này, nó nhảy ra khỏi gian phòng và dựa theo bản năng đi tìm thức ăn khác.Ba kẻ săn thú cấp hai, mấy con kẻ săn thú này không ngừng săn giết cao thủ của Lý Quang Ý bộ, không ngừng có cao thủ của Lý Quang Ý bị chúng tiêu diệt.Phanh! !Nương theo tiếng súng vang lên, toàn thân của Lôi Khả Vọng mặc áo giáp nhưng mà chân phải bị thương, mặc dù áo giáp thép của hắn có thể ngăn cản đạn pháo 127 li bắn vào, nhưng mà lực chấn động vẫn làm hắn bị trọng thương.Lôi Khả Vọng lúc này lăn một vòng tại chỗ và đứng lên.Nhưng mà Lôi Khả Vọng vừa mới đứng lên, một cây búa lớn mang theo tiếng gió xuất hiện.Sắc mặt Lôi Khả Vọng đại biến, duỗi hai tay ra, sau lưng của hắn có từng tấm thép bay ra ngoài, ngưng tụ một tấm thuẫn thép xuất hiện trước mặt của hắn.Cây búa lớn này đánh vào thuẫn thép, âm thanh nổ vang cực lớn hiện ra, trên cái thuẫn thép xuất hiện vết ngấn lớn.

Búa khảm vào thuẫn thép, nhưng mà lực đạo của cây búa vẫn làm Lôi Khả Vọng bị thương.Lôi Khả Vọng tập trung nhìn vào bạch cốt cầm búa lớn trước mặt của mình.Lôi Khả Vọng vừa nhìn thấy thân ảnh của bạch cốt, hai gai xương sắc bén từ phần bụng của nó bắn ra, hung hăng đâm vào người của hắn, trên áo giáp thép của hắn xuất hiện lỗ sâu chừng 1 li, hơn nữa đánh hắn bay ra ngoài.

Nếu không phải trên người của hắn có áo giáp thép thì đã bị tiêu diệt rồi.Lôi Khả Vọng nhanh chóng đứng lên, chỉ nghe tiếng súng vang lên, một viên đạn súng ngắm bắn vào đầu của hắn, ngạnh sanh sanh bắn hắn bay ra xa bốn năm mét ngã trên mặt đất.Bạch cốt như mũi tên bước lên phía trước, tay cầm búa lớn không ngừng đánh lên người của Lôi Khả Vọng.

Những cốt nhận xuất kỳ bất ý trên người của nó không tạo thành vết thương trí mạng cho Lôi Khả Vọng, nhưng mà búa lớn nện lên người của Lôi Khả Vọng sẽ tạo thành trọng thương.Lôi Khả Vọng nhìn thấy bạch cốt đi tới, cố nén chấn động làm đầu của hắn choáng mắt hoa, bạch cốt duỗi bàn tay lớn ra, từng mảnh sắt thép không ngừng bay tới.Những mảnh thép này có thể dễ dàng chém người ta thành hai đoạn, chúng nhao nhao đánh lên người của bạch cốt, trên thân thể của bạch cốt xuất hiện vết ngấn.Nhưng mà mảnh thép trùng kích như thế, bạch cốt cũng nửa bước khó đi.

Lôi Khả Vọng thừa cơ thả người nhảy lên, nhảy vào trong công sự che chắn.

Chương 432: Mượn thi giết người.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng bắn lén mặc dù không thể tiêu diệt Lôi Khả Vọng, nhưng mà thực sự kiềm chế tinh thần và thể lực của Lôi Khả Vọng.

Đối với Lôi Khả Vọng mà nói, Nhạc Trọng chính là uy hiếp lớn nhất.Bạch cốt ngăn cản mảnh théo của hắn trùng kích, nhanh chóng hướng về chỗ ẩn thân của Lôi Khả Vọng.Lôi Khả Vọng hai mắt phát lạnh, vung tay lên, tám tấm thép bay tới.Bạch cốt vừa nhìn thấy tám tấm thép bay tới, huy động búa lớn đánh xuống, một búa đánh bay tấm thép.

Đồng thời từ trong thân thể của nó có cốt thứ bay ra ngoài, đem tấm thép đánh bay ra ngoài.Tám tấm thép bị bạch cốt đánh bay ra ngoài, chấn động ở giữa không trung, lại Lôi Khả Vọng thao túng triền đấu với bạch cốt lần nữa.Nhạc Trọng nằm sấp trên đại thụ, cầm trong tay súng ngắm nhìn chằm chằm vào Lôi Khả Vọng không nhúc nhích.

Hắn và bạch cốt một xa một gần phong tỏa đường cứu viện của Lôi Khả Vọng tới đám cao thủ của Lý Quang Ý.

Hắn chỉ cần ngăn cản Lôi Khả Vọng không cứu viện đám cao thủ kia, tự nhiên có kẻ săn thú và thi đàn khổng lồ tiêu diệt cao thủ của Lý Quang Ý.Đồng thời trận địa rơi vào trong tay giặc, Lôi Khả Vọng thân ở vị trí này nằm trong thế lực của tang thi, hắn tiêu hao sẽ tăng lên nhiều, đến lúc đó Nhạc Trọng muốn giải quyết cũng đơn giản hơn nhiều.Giữ chân hồi lâu như vậy Lôi Khả Vọng có chút lo lắng dùng tiếng Anh nói về phương xa:- Bằng hữu nhân loại ở phương nào! !

Tôi là Lôi Khả Vọng, không biết anh đang làm cái gì?

Thành phố Cao Sơn hiện giờ có bốn vạn người sống.

Anh muốn bốn vạn tính mạng rơi vào trong miệng của tang thi sao!

Nếu như anh còn chút nhân tính thì rời đi đi.Lý Quang Ý cũng không phải vật gì tốt.

Tuy Ly Quang ý không có công nhiên tàn sát người Hoa, nhưng mà người Hoa, người ngoại quốc dưới trướng của hắn sinh hoạt như heo chó.

Hắn cũng tai họa không biết bao nhiêu gia đình, tự nhiên có vô số cừu nhân.

Lôi Khả Vọng cũng không biết Nhạc Trọng là cừu nhân nào của Lý Quang Ý cho nên rống lên.Nhạc Trọng ngữ khí rét lạnh lạnh tới cực điểm:- Bốn vạn người?

Ta thấy nên đi chết đi!Ngô Nham Hoành vốn thập phần cường đại.

Nếu như được Lý Quang Ý có được bốn vạn người sống thì hắn sẽ cường đại gấp đôi.

Nếu như có cơ hội, Nhạc Trọng tuyệt đối không cho phép sinh ra chuyện này.

Chỉ cần làm suy yếu Ngô Nham Hoành thì bốn vạn người chết hắn cũng làm.Lôi Khả Vọng nghe xong trầm xuống, biết rõ chuyện này thập phần không ổn.

Ngô Nham Hoành tàn sát không biết bao nhiêu người Hoa cẩu, cừu gia khắp thiên hạ.

Muốn nói cừu gia khắp nơi cũng không sai, cũng không phải là chuyện đơn giản.Lôi Khả Vọng suy nghĩ chủ quan, lương tâm cùng bốn vạn mạng sống con người bức bách Nhạc Trọng, muốn Nhạc Trọng hồi tâm chuyển ý.

Nhưng mà tình hình tiếp tục như vậy, thành phố Cao Sơn có bốn vạn người sẽ rơi vào trong miệng của tang thi.Lôi Khả Vọng trước kia coi đám người Hoa là súc sinh.

Lôi Khả Vọng cũng không phải người tốt lành gì, chính hắn cũng có ba nữ nhân người Hoa.

Hắn chỉ hy vọng Nhạc Trọng là người tốt, có thể bỏ qua.Lôi Khả Vọng thấy dùng đại nghĩa không cách nào thuyết phục Nhạc Trọng, đổi hướng khác:- Bằng hữu!

Trong bốn vạn người này có hai ngàn người Hoa.

Bọn họ cũng ở đây, khi nơi này thất thủ thì bọn họ cũng phải chết!

Anh tàn nhẫn nhìn bọn họ chết sao?Nhạc Trọng trầm mặc một hồi lâu mới chậm rãi nói:- Đó là số mệnh của họ không tốt!

Không trách người khác!Nhạc Trọng không phải thần, hắn muốn lợi dụng tang thi tiêu diệt người của Lý Quang Ý, nhưng mà hắn không có lực cứu người Hoa trong thành phố Cao Sơn ra ngoài.- Người Hoa bọn mày là một lũ chó đẻ!Lôi Khả Vọng mắng to một câu, chợt nhìn thấy ba con kẻ săn thú nhảy ra khỏi phòng.Nhìn thấy một màn này, tim của Lôi Khả Vọng đao như bị cắt, hắn lúc này mang theo hai phần ba cao thủ của Lý Quang Ý tới đây trợ giúp, lúc này trừ hắn ra, cao thủ còn lại đã bị ba con kẻ săn thú tiêu diệt.

Bọn họ lúc này tổn thất thảm trọng.Lôi Khả Vọng hít sâu một hơi, thoáng cái nhảy ra khỏi công sự che chắn, chạy về phương xa.Lôi Khả Vọng chạy thật nhanh, Nhạc Trọng bắn liền hai phát không trung.

Khoảng cách giữ hai bên quá xa.Nhưng mà cao thủ dưới trướng Lý Quang Ý bị diệt hai phần ba, đồng nghĩa tàn quân Lý Quang Ý chỉ có thể dựa vào công sự che chắn ngăn cản tang thi.Dưới công kích của ba con kẻ săn thú, một chút hỏa lực bị diệt, những hỏa lực này dừng lại thì vô số tang thi tiến lên, thôn phệ chiến sĩ của Lý Quang Ý.Tang thi tấn công vô cùng hung mãnh, những bộ binh Lý Quang Ý bắt đầu sụp đổ, bọn họ vứt bỏ vũ khí, khóc hô chạy ra khắp nơi.Cơ hồ là một doanh, một doanh binh doanh giống như tuyết downloa-d -P RC mớ i- nh-ất t ại, kk tru yen .-c.om, lỡ sụp đổ, bọn họ nhanh chóng lao ra khỏi thành phố Cao Sơn.

Nếu như cao thủ đã không còn, dựa vào công sự phòng ngự thì binh doanh không có sức chống trả.

Nếu không còn cao thủ tọa trấn thì bọn họ cũng không thể còn gì chống đỡ tâm lý sụp đổ, dù sao bọn họ chỉ là tân binh, thời gian huấn luyện không cao hơn ba tháng, rất nhiều người kinh nghiệm chiến đấu không mạnh.Đại lượng tang thi tiến hóa nhào qua, đem người Thái Lan và người Hoa sống sót đè lên mặt đất, mở cái miệng tanh hôi cắn lấy người Thái Lan sống sót, cắn từng khối huyết nhục ăn.

Trên chiến trường khắp nơi đều là âm thanh rên rĩ khóc thảm thiết, huyết dịch, nội tạng vung rơi trên đất, cả khu vực giống như địa ngục.Vốn nếu như Lôi Khả Vọng có thể suất lĩnh cao thủ tiêu diệt đám kẻ săn thú này, như vậy chiến tuyết sẽ duy trì rất lâu, không đến mức dễ dàng sụp đổ như vậy.

Nhưng mà sau khi bị Nhạc Trọng quấy nhiễu nên cao thủ bị tiêu diệt, tàn binh không thể ngăn cản, biến thành cảnh tượng như địa ngục nhân gian này.Sau khi tang thi thôn phệ nhiều người, bắt đầu dọc theo cầu lớn đi tấn công nơi khác.Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, cầu lớn bị nổ tung, mấy ngàn tang thi ở trên cầu rơi xuống nước, biến dị thú trong nước không ngừng lao qua, từng ngụm từng ngụm cắn nuốt huyết nhục tang thi rơi xuống nước.- Đi!Nhạc Trọng nhìn đàn tang thi khổng lồ ở xa xa, cưỡi Thiểm Điện ra lệnh rời đi.

Hiện tại đã không có quá nhiều chuyện cho hắn làm, hắn nhanh chóng quay về, mất đi trận địa phía bắc với Lý Quang Ý mà nói là đả kích rất lớn, đại lượng nhân và trang bị tổn thất làm Lý Quang Ý ngăn cản thi đàn khó khăn tang lên gấp ba bốn lần.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, Thiểm Điện chợt mang theo Nhạc Trọng chạy khỏi đây..Trong thành phố Cao Sơn, một người trung niên nhìn qua thi đàn khổng lồ đang tàn sát thì vẻ mặt tái nhợt.

Người trung niên này chính là thủ lĩnh Thái Lan phục hưng quân Lý Quang Ý.Lý Quang Ý nhìn qua Lôi Khả Vọng đứng bên cạnh và trầm giọng nói:- Thằng đó là Hoa cẩu!- Vâng!

Hắn dùng tiếng Trung, là Hoa cẩu!Trên mặt Lôi Khả Vọng mang theo mệt mỏi nhìn qua Lý Quang Ý gật đầu nói.

Hắn sử dụng đại lượng kỹ năng nên rất mệt mỏi.Lý Quang Ý vẻ mặt tái nhợt, trong mắt tràn ngập phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi nói:- Những tên Hoa cẩu đáng chết này, thật sự là không có cái nhìn đại cục.

Bọn chúng là một lũ súc sinh mà!

Chương 433: Qua sông.Chỉnh sửa : kktruyen.comĐứng ở sau lưng của Lý Quang Ý là tham mưu Lữ Tôn Vong nghe Lý Quang Ý nói vậy trong mắt hiện ra dị sắc, Lý Quang Ý không có trắng trọn đồ sát người Hoa như Ngô Nham Hoành, nhưng mà hắn không phải người tốt lành gì.

Dưới trướng của Lý Quang Ý thì người Hoa và người ngoại quốc giống như không tồn tại, bất luận người Thái Lan nào cũng có thể lăng nhục.

Không biết có bao nhiêu người Hoa, Âu Mĩ ngoại quốc nhận hết lăng nhục và tự vẫn.Lôi Khả Vọng nhìn qua Lý Quang Ý trực tiếp hỏi:- Tổng thống, chúng ta làm sao bây giờ?Phía đông thành phố Cao Sơn bị công phá, Lý Quang Ý thoáng cái tổn thất bốn doanh một ngàn sáu trăm người.

Đồng thời các loại trang bị, đạn dược, lương thực cũng tổn thất thảm trọng.Trước mắt phía tay thành phố Cao Sơn hội tụ tinh nhuệ của Lý Quang Ý và bốn vạn người sống đang chèo chống nơi này, Nhưng nếu không có viện binh.

Thành phố c h,ỉn h sửa bở i k,k t.r u-y-e n.com Cao Sơn chỉ sợ sẽ rơi vào tay tang thi.Ánh mắt Lý Quang Ý chớp động, an ủi:- Không cần lo lắng! !

Ngô Nham Hoành đáp ứng mang theo chủ lực tới giúp chúng ta!

Chỉ cần Ngô Nham Hoành vừa tới thì chúng ta sẽ an toàn.Lý Quang Ý, Ngô Nham Hoành hai bên liên hợp lại vẫn còn có hy vọng dựa vào địa hình đánh tan năm mươi vạn tang thi tấn công.Lữ Tôn Vong tiến lên nhắc nhở:- Tổng thống! !

Ngô Nham Hoành người này tâm ngoan thủ lạt.

Nếu như chúng ta thế yếu, khó bảo toàn hắn sinh ra tâm chiếm đoạt.Lý Quang Ý nghe vậy thì trầm mặc.

Trong tận thế thế lực lớn chiếm đoạt thế lực nhỏ là chuyện vô cùng bình thường.

Nếu như bộ đội của Lý Quang Ý thật sự chết sạch trong tay tang thi, Ngô Nham Hoành chỉ sợ sẽ lập tức trở mặt chiếm đoạt bọn họ.Lý Quang Ý nhìn Lữ Tôn Vong hỏi:- Anh có ý kiến gì hay không?Lữ Tôn Vong đi đến bên người Lý Quang Ý nhỏ giọng đưa ra đề nghị cay độc:- Chúng ta bây giờ lưu lại mộ doanh ngăn cản bước tiến của tang thi.

Lập tức mang theo chiến sĩ và tộc nhân của chúng ta chạy tới thành phố Tông Thái.

Hiện tại thành phố Cao Sơn đã có thi đàn hội tụ, tang thi ở nơi khác rất ít, chúng ta nhất định có thể dễ dàng phá vòng vây mà ra.

Chỉ cần chúng ta có người có súng, tương lai tìm được chỗ đứng không có vấn đề, cũng nhân cơ hội này tìm bắt giết đám Hoa cẩu kia.Nếu như không phải thủ thành phố Cao Sơn và bốn vạn người sống sót, Lý Quang Ý tuyệt đối có thể mở đường máu chạy đi.

Dù sao tang thi khổng lồ có được tang thi chữ Z điều khiển nhưng mà nó cũng không thông minh như nhân loại.Hai mắt của Lý Quang Ý ngưng tụ, ánh mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào Lữ Tôn Vong, nhìn chằm chằm làm Lữ Tôn Vong phải sợ hãi.Lý Quang ý suy nghĩ một hồi lâu rồi mới nói ra một câu:- Bốn vạn người sống sót đều là đồng bào của chúng ta.

Chúng ta sao có thể vứt bỏ đồng bào mà chạy trốn.

Loại lời này sau này không cần nói nữa, nếu không đừng trách tôi trở mặt vô tình.Mồ hôi lạnh sau lưng Lữ Tôn Vong ướt nhẹp, mở miệng nói:- Dạ!Lý Quang Ý có thể trong tận thế là một phương bá chủ không phải là người nhân thủ.

Lữ Tôn Vong thập phần tinh tường nếu hắn dám nhắc lại chuyện đó, chỉ sợ tính mạng sẽ khó giữ.Cảnh cáo Lữ Tôn Vong xong, Lý Quang Ý mới trầm giọng hạ lệnh:- Đi trang bị vũ khí lạnh cho đám người Hoa kia đi, cho bọn chúng đi ra tiền tuyến.

Nếu có gan phản kháng thì xử bắn tại chỗ.

Làm cho hai doanh của Ngô Nham Hoành thủ vững ngoài tiền tuyến.

Lập tức tổ chức tất cả người sống sót phá vòng vây.

Nói cho bọn họ biết một khi tang thi phá vòng vây, sau đó lập tức chạy tứ tán chung quanh, không nên tập trung ở một chỗ.

Doanh thứ hai, doanh thứ ba chuẩn bị sẵn sàng, chuẩn bị yểm hộ chủ lực người sống sót phá vòng vây.Lý Quang Ý thập phần tinh tường thế cục hiện giờ rất xấu, tiếp tục thủ vững thành phố Cao Sơn tối đa chỉ có thể duy trì một hai ngày, phá vòng vây mới chính là lựa chọn tốt nhất của bọn họ.

Chỉ cần hắn có thể yểm hộ đại bộ phận người sống sót đều có thể phá vỡ vòng vây.

Nhưng mà bởi như vậy thì rất nhiều vật tư nhất định phải bị buông tha, đồng thời sau đó phá vòng vây mà về, hắn cũng mang theo nhiều người sống sót chạy đi, nếu không có người hấp dẫn thi đàn, bọn họ sẽ bị toàn diệt.Lữ Tôn Vong cung kính ứng một tiếng, lui xuống dưới.- Vâng!Lý Quang Ý nhìn qua phương xa âm trầm nói ra:- Lũ người Hoa súc vật!Nếu không có Nhạc Trọng đảo loạn thì Lý Quang Ý có thể chèo chống một lát, có thể tiên diệt không ít tang thi tiến hóa, có thể chờ tới khi Ngô Nham Hoành tới.

Nhưng mà bị Nhạc Trọng đảo loạn thì Lý Quang Ý đã không thể thực hiện kế hoạch được, trong lòng của hắn tràn ngập tức giận với Nhạc Trọng.Trịnh Minh Hòa đối với thành phố Cao Sơn, thành phố Lan Sơn này hết sức quen thuộc,dưới sự dẫn dắt của hắn thì Vệ Trữ Quốc dẫn theo ngàn người chạy về biên cảnh Quảng Tây.Nhìn rãnh sông nhỏ rộng sáu mét, nhưng mà sáu mét này đã ngăn cản ngàn người lại, làm cho bọn họ không thể tiến thêm.- Làm sao bây giờ?Vệ Trữ Quốc nhìn qua sông rộng sáu mét này.

Hắn là người cường hóa cấp 34 cho nên kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, nhưng mà năng lực ứng biến thì thiếu nhiều.

Hắn có phương diện chiến đấu, nhưng mà làm thủ lĩnh thì vô năng.Nhạc Trọng chọn lựa Vệ Trữ Quốc trở thành thủ lĩnh đoàn xe là nhìn trúng biểu hiện của Vệ Trữ Quốc chân thành và nghe lời của hắn, về phần năng lực của Vệ Trữ Quốc thì hắn không rõ ràng.Bởi vì Vệ Trữ Quốc chần chờ, hơn ngàn người sống sót ở gần sông nhỏ mà không biết nên làm gì cho phải.Nhìn thấy tình huống này, Minh Giai Giai đi tới bên người của Vệ Trữ Quốc trực tiếp hỏi:- Vệ thúc thúc!

Chủ nhân không phải bảo ngài qua sông sao?

Ngài hiện tại vì sao ngừng lại bất động?Vệ Trữ Quốc nhìn qua Minh Giai Giai trước mặt và không dám coi nhẹ đối phương, nói:- Minh Giai Giai, cô cũng trông thấy.

Ở chỗ này không có một chiếc thuyền, tôi cũng không thể qua sông được.Minh Giai Giai khẽ chau mày, nhìn qua sông nhỏ và nói:- Chúng ta có thể chế tạo một cây cầu qua sông, đầu tiên chúng ta cho người qua đối diện trước, sau đó dùng dây kéo xe xe không đi, người thì đi bộ qua.Con mắt Vệ Trữ Quốc sáng ngời, lớn tiếng khen:- Ý kiến hay!

Nhưng mà cầu nổi chỉ có thể làm cho người qua.

Xe thế này không thể qua!

Không có những vật tư này, chúng ta rất khó sinh tồn được.Nhạc Trọng có hơn mười chiếc xe vận tải lớn, xe dầu, bên trong đầy dầu nhiên liệu, đồ ăn, vũ khí cái này đồ vật cơ bản nhất.

Nếu như vứt bỏ những chiếc xe này, như vậy chỉ sợ đoàn người không trụ được vài ngày.Vệ Trữ Quốc không phải là người có chủ ý, hắn không quan tâm mà hỏi Minh Giai Giai nhỏ tuổi hơn hắn gấp đôi.Minh Giai Giai nhíu mày, thoáng cái đã nghĩ qua:- Trước nghĩ biện pháp cho người qua sông! !

Về phần vấn đề xe thì suy nghĩ thật kỹ mới được.- Tốt!Vệ Trữ Quốc lập tức ứng một tiếng, sau đó tiến qua sông trước.

Chương 434: Cá sấu biến dị cấp hai.Chỉnh sửa : kktruyen.comTrịnh Minh Hòa tinh thông tiễn thuật cho nên bảo hắn cột dây vào trong tên và bắn qua bên kia, sau đó lợi dụng dây thừng cho người bò qua.

Sau khi đi qua bên kia thì hắn sẽ cột dây làm cột tiêu.Trịnh Minh Hòa bắn sáu sợi dây qua bên kia, hắn lúc này nhảy lên một dây thừng, đem từng khối tấm ván gỗ lót lên, tạo thành cầu nổi đơn giản.Nhạc Trọng biết rõ lúc này đây phải qua sông, bởi vậy làm ra rất nhiều chuẩn bị, mang theo một xe dây kéo, dây thừng, tấm ván gỗ, chuẩn bị cho tình huống nào, những tài liệu này đã có công dụng qua sông.Sau khi tạo thành cầu nổi, một người sống sót bắt đầu thông qua cầu nổi này.Thời điểm Nhạc Trọng mang theo Thiểm Điện chạy tới dây thì nhìn thấy nhiều người sống đã đi qua bên kia rồi, chỉ còn lại hơn trăm người sống sót và xe vẫn còn lưu lại nơi này.- Làm tốt lắm! !

Vệ Trữ Quốc! !Nhạc Trọng nhìn thấy hơn trăm người sống sót đang chờ qua sông, trong nội tâm có chút buông lỏng, khen Vệ Trữ Quốc một câuVệ Trữ Quốc mặt già đỏ lên trung thực nói với Nhạc Trọng:- Nhạc lão đại!

Đây không phải chủ ý của tôi, đây là chủ ý của Minh Giai Giai tiểu thư.

Trịnh Minh Hòa dựng cầu nổi.Vệ Trữ Quốc mặc dù có chút rất sợ chết, nhưng mà làm người thành thật.

Cũng không có độc chiếm tất cả công lao.Nhạc Trọng có chút ngoài ý muốn nhìn qua Minh Giai Giai và gật đầu.Minh Giai Giai có chút hơi buồn bực nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Chủ nhân!

Người đã qua nhiều rồi.

Nhưng mà xe làm sao bây giờ?

Giai Giai vô năng!

Không có nghĩ qua biện pháp cho xe đi qua.Những chiếc xe này mỗi chiếc nặng hơn mười tấn, cầu nổi đơn giản không cách nào giúp xe chạy qua bên đó được.Nhạc Trọng tự tin cười nói:- Yên tâm!

Tôi đã có biện pháp!Minh Giai Giai bán tín bán nghi nhìn qua Nhạc Trọng, lẳng lặng đứng bên người Nhạc Trọng không nói gì.Đúng lúc này Thư Thiên Nhã và hai nữ hộ vệ mang theo làn gió thơm đi tới.Thư Thiên Nhã nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Nhạc Trọng, anh bây giờ có phải đang phiền não làm cách nào đi qua sông không?

Có cần tôi giúp anh một tay hay không?Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc hiếu kỳ.- Ah!

Cô có ý kiến hay à?Thư Thiên Nhã duỗi bàn tay phải phấn nộn ra, hàn quang lưu động, một khối băng hiện ra trong tay của nàng.

Nàng cười tủm tỉm nhìn qua Nhạc Trọng không nói lời nào.- Cô có thể thao tắng lực lượng của băng!

Không tệ, loại năng lực này xác thực có thể đi qua sông.

Vậy phiền toái cô rồi!Nhạc Trọng nhìn thấy trong tay Thư Thiên Nhã có khối băng, thoáng cái đã hiểu vì sao nàng tự tin như vậy.Chỉ cần đóng băng mặt sông, như vậy hơn mười chiếc xe tải sẽ thuận lợi thông qua.

Hiện tại đã là cuối mùa thu, bên ngoài nhiệt độ không cao, Thư Thiên Nhã nếu như có kỹ năng thao túng băng hàn tăng lên ba cấp, đông một dòng sông nhỏ không thành vấn đề gì.

Thư Thiên Nhã khẽ cười nói:- Nhạc Trọng, tôi giúp anh qua sông!

Nhưng mà trước đó anh phải cho tôi hai mươi thanh Ak, hai ngàn viên đạn.

Hai mươi tấn lương thực.

Tuy tôi đi theo cùng anh hành động, nhưng mà tôi không phải bộ hạ của anh, cũng không phải phụ thuộc của anh.

Tôi và anh có quan hệ minh hữu.

Tôi giúp anh thì chút yêu cầu này không có vấn đề gì chứ?Ánh mắt Thư Thiên Nhã rất độc đáo, nàng nhìn ra Hoa Hưng Hội hiện tại đã lâm vào tuyệt cảnh.

Cho nên nàng nhanh chóng rời khỏi Hoa Hưng Hội đi theo Nhạc Trọng đánh cược một lối thoát đi, nàng cũng chỉ có thể mang theo tâm phúc của mình rời đi theo Nhạc Trọng.

Nhưng mà nàng tuyệt đối không cam lòng trở thành phụ thuộc của Nhạc Trọng, nàng muốn bằng vào lực lượng của mình mở một phương thiên địa.

Muốn khai sáng bầu trời cho mình, súng ống đạn dược cùng lương thực là không thể thiếu.

Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Không có vấn đề!- Tốt!Thư Thiên Nhã nhìn thấy Nhạc Trọng sảng khoái như vậy, cũng nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười vũ mị, bước lên tới sông nhỏ, hai tay hàn quang bắt đầu khởi động cắm vào trong nước sông.Nương theo đó tinh thần lực của Thư Thiên Nhã rót vào trong nước sông, mặt nước sông ngưng tụ thành từng khối băng lớn, đồng thời khối băng không ngừng kéo dài tới trước, kéo dài tơi bờ bên kia, tạo thành con đường băng.- Nhanh cho xe của anh đi qua! !

Tôi chỉ có thể kiên trì nửa giờ.Con đường băng này v론hình thành, toàn thân Thư Thiên Nhã đổ mồ hôi đầm đìa, chợt lớn tiếng kêu lên.

Con đường băng này tiêu hao nhiều tinh thần và thể lực của Thư Thiên Nhã, nàng lần đầu tiên tạo thành đường băng này, nàng có thể cảm giác được mặc dù kỹ năng thao túng băng nàng đã tăng lên cấp ba, muốn đông dòng sông lại cũng cố hết sức.Nhạc Trọng ra lệnh:- Xuất phát!Những chiếc xe này không ngừng chạy lên đường băng này.Nhìn thấy từng chiếc xe chạy qua con đường băng này, đột nhiên lúc này Nhạc Trọng có dự cảm nguy hiểm bao phủ, hắn lớn tiếng ra lệnh:- Từ xa 33 trở về sau không được qua sông! !

Xe số 33 nhanh chóng qua xông, chạy thật nhanh đi.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì đoàn xe vận tải nhanh chóng lao tới trước, thoáng cái đã qua tới bờ bên kia.

Mặt khác nhiều xe phía sau dừng lại.Cơ hồ hai chiếc xe vận tải vừa lên tới bờ bên kia, đột nhiên mặt sông xuất hiện sóng lớn, một con cự thú đâm vào đường băng, thoáng cái đánh nát đường băng này.Mỗi lần con đường băng bị đánh nát, với tư cách là thi thuật giả Thư Thiên Nhã không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, ngã nhào trên đất, vẻ mặt tái nhợt, nguyên khí đại thương.Đối với kỹ năng vẫn tiếp tục duy trì, một khi thuật pháp bị lực lượng tuyệt đối phá hủy, bản thân thi thuật giả cũng lọt vào cắn trả nhất định.Sau khi cư thú đâm nát con đường băng này, vô số bọt nước phóng lên trời, một làn da màu xám, toàn thân hiện ra lân giáp dày đặc, một con cá sấu tỏa ra khí tức khủng bố lao lên.

Hai mắt của hắn hiện ra hào quang khát máu, giông như xe tăng mạnh mẽ lao thẳng tới Thư Thiên Nhã.- Biến dị thú câp 68: cá sấu biến dị cấp hai.

Trong thủy vực nơi này, nó tuyệt đối là bá chủ.

Răng của nó thậm chí có thể cắn nát cả thép xe tăng.Thư Thiên Nhã nhìn thấy biến dị thú cấp hai bơi về phía nàng, download ebook mới nhất tại kktruyen.com trong mắt hiện ra thần sắc tuyệt vọng.

Tốc độ dưới nước của con cá sấu này quá nhanh, chỉ sợ một giây sau là tới trước người của nàng, Với tốc độ của nàng không thể tránh được.

Mà dù sao nàng không phải người cường hóa hệ nhanh nhẹn.Thời điểm Thư Thiên Nhã sắp bị con cá sấu biến dị ăn, một quả đạn hỏa tiễn vô cùng chuẩn xác bắn vào đầu của con cá sấu, phát ra âm thanh nổ mạnh, khí lãng nóng rực bao phủ con cá sấu biến dị.Thư Thiên Nhã quay đầu nhìn lại, phát hiện Nhạc Trọng cầm trong tay một ống phóng rốc-két hai mắt ngưng trọng nhìn qua con cá sấu biến dị cấp hai.- Chạy mau! !

Nó còn chưa chết!Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã, hắn quát lớn với nàng.

Hắn bắn đạn hỏa tiễn xong thì thân thể của hắn vẫn cảm thấy được khí tức nguy hiểm cường đại không có biến mất.Thư Thiên Nhã nghe vậy không có bất kỳ tỏ vẻ mà chạy qua một bên khác.

Chương 435: Đánh chết cá sấu biến dị cấp hai. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNàng thập phần thông biết rõ Nhạc Trọng đã chọc giận con cá sấu, nàng bỏ chạy qua hướng của Nhạc Trọng chính là tìm đường chết.Bụi mù nổ tung còn chưa tán đi, con cá sấu biến dị cấp hai từ trong bụi mù xông ra ngoài, hai mắt của nàng tràn ngập sát ý, trên đầu lâu của nó có một lỗ máu to chừng nắm tay đang chảy máu đầm đìa.

Hiển nhiên là tổn thương do đạn hỏa tiễn tạo thành.Nhạc Trọng nhanh chóng thay đổi, hắn thay óng phóng hỏa tiễn khác bắn vào con cá sấu biến dị.Con cá sấu biến dị cấp hai phát động kỹ năng bổn nguyên của nó, là một cơn sóng lớn hiện ra, một cổ thủy tiễn khổng lồ hướng về phía Nhạc Trọng.Ánh lửa lóe lên, đạn hỏa tiễn bị thủy tiễn làm nổ tung, nước chảy văng tung tóe, nhưng không cách xúc phạm thế tiến của thủy tiễn chung quanh.Thủy tiễn không ngừng bắn tới, Nhạc Trọng tính cả hai mươi mấy chiếc xe vận tải lớn phía sau cũng bị bao phủ, con cá sấu thi triển lực lượng bổn nguyên đánh một kích, một đoàn lũ lụt sâu mười mét bao phủ Nhạc Trọng và đoàn xe.Con cá sấu này ở trong nước nhanh như sấm sét lao thẳng qua phía Nhạc Trọng Nếu là ở trên bờ, dùng tốc độ của con cá sấu này so với Nhạc Trọng chỉ là con rùa mà thôi.

Nhưng mà ở trong nước thì tốc độ của Nhạc Trọng chậm hơn con cá sấu không chỉ mười lần, cho dù thiết bị lặn tiên tiến nhất của thế giới, tốc độ trong nước tuyệt đối không thể sánh bằng nó.Nhạc Trọng đối mặt với con cá sấu cấp hai khủng bố lao tới, trong mắt dị quang chớp động, phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, bạch cốt ở bên cạn hắn hóa thành cốt giáp bao phủ người của hắn.Nhạc Trọng vừa mới ăn mặc cốt giáp xong, con cá sấu biến dị cấp hai đã phát động công kích, nó mở to miệng như chậu máu, đột nhiên bạo lên, giống như sét đánh táp Nhạc Trọng một cái.Thời điểm con cá sấu phát động công kích n gu-ồn : k k tr u ye n. c-o m là thời điểm tốc độ của nó nhanh nhất, ngay cả tốc độ như Thiểm Điện cũng không tránh khỏi cái táp của nó, càng đừng đề cập Nhạc Trọng chỉ là nhân loại mà thôi.Tay phải của Nhạc Trọng duỗi ra, gai xương cắm vào mặt đất, hắn giống như đạn pháo chui vào miệng của con cá sấu.Miệng của con cá sấu nhanh chóng hợp lại, thân thể của Nhạc Trọng tiến vào trong miệng của con cá sấu, chân trái của hắn bị răng sắc bén của con cá sấu cắn đứt, ngay cả giày da Hắc Lân Hung Trư cũng không cách nào ngăn cản mảy may.Chân trái của Nhạc Trọng vừa bị cắn đứt, cảm giác đau đớn tan nát cõi lòng hiện ra, làm thân thể của hắn run rẩy vì đau.Con cá sấu biến dị cấp hai vừa cắn người, dùng sức khẽ hấp, một cổ hấp lực khổng lồ hút Nhạc Trọng vào trong bụng của nó.Trong thời điểm nguy cấp, Nhạc Trọng cố nén đau đớn, tâm niệm vừa động, hai gai xương đâm vào phần da thịt mềm của con cá sấu.

Cố định hắn lại một chỗ, không cho hắn rơi vào trong dạ dày của con cá sấu.Yết hầu của con cá sấu bị kẹp lại, nó lại há miệng, dùng sức khẽ hấp, một đoàn thủy tiễn bắn vào thân thể của Nhạc Trọng, trực tiếp bắn gãy gai xương của Nhạc Trọng, nuốt Nhạc Trọng vào dạ dày của nó.Nhạc Trọng bị thủy tiễn trùng kích, hắn lọt vào trong axit cực mạnh trong dạ dày.

Từng đoàn từng đoàn dịch nhờn hôi chua ăn mòn cốt, âm thanh tư tư vang lên, không ngừng ăn mòn cốt giáp trên người của Nhạc Trọng.Cơ hồ là Nhạc Trọng vừa mới rơi vào trong dạ dày, lại có ba cổ thi thể bị cắt làm hai đoạn và bị ăn mòn ngay.

Ba cổ thi thể vừa lọt vào trong dạ dày, chợt bị dịch a-xít ăn mòn hóa thành một bãi phấn thịt màu hồng.

Vách tường hoàn toàn thu nạp.- Năm phút đồng hồ, chỉ sợ tối đa chỉ có thể kiên trì năm phút, sau đó ta sẽ bị axit ăn mòn, phải nhanh lên mới được!Nhạc Trọng lúc này toàn thân cao thấp đều có cốt giáp bao phủ, ngay cả một chút khe hở cũng không có.

Hắn thân ở trong bóng tối, cảm giác nguy cơ mãnh liệt và nguy hiểm lan tỏa khắp toàn thân của hắn, ở trong nguy hiểm này hắn cần tỉnh táo tính đường thoát thân.Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, phát động kỹ năng ma viêm, từng đoàn từng đoàn ma viêm hiện ra, lại vờn quanh thân thể của hắn.

Ma viêm vừa chạm vào dịch nhờn axit trong bụng cá sấu, chợt từng đoàn axit bị đốt bốc hơi.Nhạc Trọng duỗi tay phải ra dùng gai xương đâm vào trong thịt dạ dày, sau đó co rụt lại, sau đó kéo một khối thịt ra.Nhạc Trọng thoáng cái hao nhiều khí lực và tinh thần để sử dụng ma viêm, ma viêm ở trong cánh tay phải của hắn ngưng tụ thành ma viêm chi mâu dài hai mét.

Hắn dùng toàn lực đâm vào phần thịt của dạ dày, phát ra âm thanh vô cùng phẫn nộ:- Phá cho ta! ! ! !Ma viêm ngưng tụ thành trưởng mâu chính là đòn sát thủ toàn lực của Nhạc Trọng, thoáng cái cắt lấy thịt của con cá sấu.

Lúc này ma viêm đốt phần thịt này thành tro tàn, xuyên thủng dạ dày của con cá sấu cấp hai, đồng thời xỏ xuyên qua lân giáp cứng rắn ngay cả đạn hỏa tiễn cũng khó có thể làm bị thương.Sau khi dạ dày bị mở ra cái động, đại lượng máu tươi từ trong miệng vết thương phun ra ngoài, con cá sấu biến dị cấp hai vô cùng thống khổ giãy dụa thân hình..Trong dạ dày của con cá sấu lại xuất hiện mấy chục khối đá lớn, nó uốn éo thân thể, những tảng đá lớn không ngừng lăn khắp dạ dày của nó.

Một tảng đá lớn hung hăng nện vào người của Nhạc Trọng, chấn động cực lớn làm Nhạc Trọng phun ra một ngụm máu tươi.Nhạc Trọng cố nén đau đớn của thân thể, tay phải của hắn đặt lên thành động bị cắt của con cá sấu, một đạo gai xương từ tay phải của hắn bắn ra ngoài, thoáng cái đâm vào mặt đất, sau đó co rụt lại, kéo hắn ra khỏi thân thể của con cá sấu.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 51, đạt được hai điểm cường hóa!- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 52, đạt được hai điểm cường hóa!Trong thức hải của Nhạc Trọng lúc này vang lên âm thanh thăng cấp dễ nghe.

Hắn nhanh chóng đem bốn điểm cường hóa tăng vào nhanh nhẹn.- Tiêu diệt nó thật khó!Từ khi Nhạc Trọng chui vào trong thân thể của con cá sấu, tâm niệm vừa động, gương mặt chiến thắng hiện ra, hắn lúc này hít không khí mới mẻ bên ngoài, ánh mắt rơi vào người của hắn.Nước chảy vờn quanh người của con cá sấu biến dị đã không thây đâu, trên trán của nó xuất hiện lỗ máu to, một kích của Nhạc Trọng may mắn xuyên qua dạ dày và phóng lên đầu của con cá sấu, lúc này hắn mới một kích tiêu diệt được biến dị thú cấp hai khủng bố này.Trước thi thể biến dị tuôn ra hai quyển sách kỹ năng, một hợp báu màu xanh và hai trăm sinh tồn tệ.- Kỹ năng cấp ba thao túng nước chảy.

Đây là kỹ năng chủ động, phát động kỹ năng này cầm tiêu hao 5 điểm tinh thần lực, 5 điểm thể lực.

Tiếp tục phát động bản kỹ năng mỗi 10 giây tiêu hao 2 điểm tinh thần lực, 1 điểm thể lực.- Kỹ năng cấp bốn thao túng nước chảy cấp hai.

Đây là bản kỹ năng thao túng nước chảy tiến hóa.

Cần kỹ năng thao túng nước chảy lên cấp ba, hao phí 2 điểm kỹ năng mới có thể học kỹ năng này.

Chương 436: Đánh chết cá sấu biến dị cấp hai. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Bảo vật cấp bốn: Ngạc Nha Cứ Nhận!

Ngạc Nha Cứ Nhận vô cùng sắc bén, có được uy năng trảm kim đoạn ngọc.

Cường giả lực lượng vượt qua một trăm điểm huy động thanh đao này có thể một kích chặt đứt binh khí từ cấp ba trở xuống.Nhạc Trọng thu hai quyển sách kỹ năng lại, sau đó tinh tế nhìn qua thanh Ngạc Nha Cứ Nhận.

Đây là trường đao dài một mét, lưỡi đao sắc bén ba mươi li, sống dao dài thẳng, đồng thời có răng cưa.

So với Hắc Nha Đao cái dài hai mét thì Ngạc Nha Cứ Nhận ngắn một chút, nhưng mà nó càng thích hợp cận chêến, đồng thời răng cưa trên sóng đao gây ra sát thương lớn.Nhạc Trọng làm xong tất cả, trận trận kịch đau đớn kịch liệt từ chân trái của hắn hiện ra, hắn lúc này mới cẩn thận nhìn qua chân trái, chỉ thấy chân trái đoạn tận gốc, lộ ra xương trắng và máu tươi um tùm.

Lúc này sở dĩ hắn đứng vững hoàn toàn là vì bạch cốt phụ thể hóa thành cốt nhận chèo chống mà thôi.Nhạc Trọng nhìn chân trái của mình, trong nội tâm có chút trầm xuống:- Chân trái là hoàn toàn đoạn!

Thương thế như vậy cần hai ba ngày mới khỏi.Nhạc Trọng nhìn chân trái bị đứt, mấy ngày nay chỉ sợ phải ngồi trên xe rồi, đây là thời gian hắn suy yếu nhất.

Trong tận thế nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, không cẩn thận thì hắn sẽ bị giết chết..Hào quang chớp động, bạch cốt hóa thành lưu quang chui ra khỏi người của Nhạc Trọng, lúc này thân thể của nó khắp nơi là dấu vết ăn mòn.

Nếu không phải hấp thu nhiều tinh hoa xương cốt của biến dị thú, căn bản không chống chịu được bao lâu trong dạ dày của con cá sấu.Bạch cốt vừa rơi xuống đất đã đi tới thi thể con cá sấu thoáng cái chui vào thân thể của con cá sấu, bắt đầu dùng Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật rút tinh hoa xương cốt của con cá sấu tẩm bổ bản thân mình.Nhạc Trọng thì dùng Ngạc Nha Cứ Nhận đâm xuống dưới đất, biến thành quải trượng nhìn bốn phía.Kỹ năng thao túng nước chảy của con cá sấu này có phạm vi rất lớn, rất nhiều người, xe đều bị nước chảy bao phủ.

Con cá sấu biến dị vừa chết, những người kia đều tụ tập cùng một chỗ, tụ tập tới chỗ của Nhạc Trọng.Những người kia nhìn thấy con cá sấu biến dị cấp hai bị Nhạc Trọng giết chết thì trong mắt hiện ra thần sắc sợ hãi thán phục, nhưng khi bọn họ nhìn thấy chân trái của Nhạc trọng bị đứt, chỉ có thể dùng Ngạc Nha Cứ Nhận chèo chống thân thể thì trong mắt nhiều người có dị quang hiện ra.Vệ Trữ Quốc nhìn thấy chân trái của Nhạc Trọng bị đứt, sắc mặt hơi đổi.

Trong tận thế chỉ có thủ lĩnh mạnh mẽ mới có thể áp đảo mọi người, được mọi người tiếp nhận.

Nhạc Trọng đoạn một chân, biến thành tàn phế, sức chiến đấu ít nhất hạ thấp một nửa, dù mạnh cũng khó khiến người ta tin phục.

Đây không phải là thành phố Lũng Hãi có đông tâm phúc của Nhạc Trọng, ở chỗ này tụ tập người sống sót phần lớn đều là Nhạc Trọng dùng thủ đoạn mạnh mẽ chiếm được, nhân tâm bất ổn.

Nhạc Trọng nếu biến thành tàn phế thì nhân tâm sinh biến.Minh Giai Giai nhìn thấy một chân đứt của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra vẻ đau lòng, nàng nhanh chóng đi tới bên người Nhạc Trọng, đở lấy tay trái của Nhạc Trọng.Trịnh Minh Hòa thì nhìn chằm chằm vào chân trái của Nhạc Trọng, trong mắt chớp động hào quang phức tạp.

Nếu như Nhạc Trọng là cường giả khỏe mạnh thì hắn sẽ cam nguyện nghe Nhạc Trọng điều khiển giống như lúc chiến đấu cho Ngô Nham Hoành.

Nhưng mà bây giờ Nhạc Trọng đứt một chân, làm cho nội tâm của hắn xoắn xuýt.Dịch Thủy Hùng nhìn thấy chân đứt của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra vẻ mừng rỡ, hắn nhìn qua hướng dòng sông, con đường băng đã bị đứt gãy, chỉ còn lại cầu dây nổi, những người khác thời gian ngắn không thể qua nơi này.Dịch Thủy Hùng đột nhiên tiến lên phía Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng!

Anh bây giờ mất một chân!

Tôi nghĩ anh không còn thích hợp làm thủ lĩnh nữa.

Hiện tại thỉnh anh giao toàn bộ vũ khí ra đây, chúng tôi có thể cho anh lương thực ba ngày, cho anh một mình rời khỏi đây.Vệ Trữ Quốc biến sắc, lớn tiếng nổi giận nói:- Dịch Thủy Hùng! !

Mày nói cái gì?

Thủ lĩnh của chúng ta chỉ có thể là Nhạc lão đại!

Mày muốn tạo phản sao?Vệ Trữ Quốc là phản đồ của Ngô Nham Hoành nhưng x e m on-l,ine. tại. k.ktr-uy en .,co m hiện giờ vẫn được Nhạc Trọng trọng dụng, cơ hồ là người thứ hai dưới trướng của Nhạc Trọng.

Hắn hết sức hài lòng với vị trí hiện giờ, đối với Nhạc Trọng dẫn bọn họ đi tới thắng lợi rất tin phục.Dịch Thủy Hùng lạnh lùng cười cười, chỉ vào Nhạc Trọng lớn tiếng quát lớn:- Cái gì tạo phản?

Anh không nên nói khó nghe như vậy!

Chúng tôi vốn là người Hồng môn, là Nhạc Trọng hắn giết môn chủ của chúng tôi, cưỡng bức chúng tôi hàng phục hắn.

Hiện tại hắn biến thành tàn phế, còn năng lực gì làm thủ lĩnh của chúng tôi?Trong mắt Dịch Thủy Hùng hiện ra thần sắc nóng rực:- Đại Lực, Trường Thủy!

Chúng ta cùng ủng hộ Trịnh phó môn chủ làm thủ lĩnh của chúng ta! !

Bốn người chúng ta liên thủ tiêu diệt bọn chúng!Dưới Dịch Thủy Hùng kích động có từng tên chiến sĩ Hồng môn phân biệt đi tới bên người Dịch Thủy Hùng, Chu Đại Lực, Trữ Trường Thủy, Trịnh Minh Hòa bốn người.Lúc này đại bộ phận người sống sót cũng đã qua sông, còn sót lại sáu mươi người, có hơn bốn mươi người là chiến sĩ Hồng môn trước đây.

Chỉ có hơn hai mươi người là người sống sót được Nhạc Trọng cứu thoát.Hai mươi người được Nhạc Trọng cứu ra thì đứng bên người của Nhạc Trọng, giơ súng chỉa vào bọn người Dịch Thủy Hùng.Thư Thiên Nhã thì mang theo tâm phúc rời xa nơi thị phi này.

Nàng vừa rồi ngưng tụ cầu băng tiêu hao quá nhiều thể lực.

Lúc này đã không có quá nhiều sức chiến đấu, đồng thời nàng và Nhạc Trọng chỉ là bèo nước gặp nhau, cũng không có giao tình thâm hậu tới mức dốc sức liều mạng vì Nhạc Trọng.Dịch Thủy Hùng nhìn qua bốn mươi tên chiến sĩ Hồng môn và nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng cười nói:- Nhạc Trọng, trông thấy chưa?

Đây chính là chênh lệch lực lượng!

Anh bây giờ đầu hàng còn kịp đấy, chỉ cần anh nguyện ý đầu hàng thì tôi sẽ thả cho anh con đường sống!Nhạc Trọng nhìn cũng không nhìn Dịch Thủy Hùng, hắn nhìn thẳng vào Trịnh Minh Hòa lạnh như băng chất vấn:- Trịnh Minh Hòa!

Mày có ý phản bội tao sao?- TTôi không có a!Trịnh Minh Hòa bị khí thế của Nhạc Trọng bức bách thối lui ra sau.

Hắn vừa nói vừa lui ra sau hai bước, sắc mặt biển đổi mấy lần, hiển nhiên hắn cũng đang điều chỉnh tâm tình.Tuy hắn lui ra sau vài bước, Trịnh Minh Hòa cũng không có ra tay chế ngự Dịch Thủy Hùng, hiển nhiên trong lòng của hắn cực kỳ mâu thuẫn.

Nếu như Nhạc Trọng thân thể khỏe mạnh, hắn không dám có nửa phần dị tâm.

Nhưng như bây giờ Nhạc Trọng đoạn một chân, đang ở trong trạng thái suy yếu, nếu nói hắn không có chút động tâm là nói dối.Nếu có thể đánh hạ cơ nghiệp của Nhạc Trọng thì Trịnh Minh Hòa sẽ có trang bị ba doanh, hơn một ngàn người ngựa.

So với hắn khi là phó môn chủ Hồng môn có quyền thế hơn nhiều.Nhạc Trọng một câu bức lui Trịnh Minh Hòa sau đó đưa ánh mắt nhìn qua Chu Đại Lực và hung ác uy hiếp:- Chu Đại Lực!

Tôi nhớ không lầm thì anh có một đứa con mười ba tuổi và lão bà xinh đẹp.

Anh nên suy nghĩ kỹ năng thất bại khi phản bội tôi!

Tôi sẽ ném con anh vào thi đàn, lão bà của anh sẽ cho vô số người đội nón xanh cho anh.

Chu gia từ nay về sau sẽ bị tuyệt hậu!

Chương 437: Trấn áp phản loạn.Chỉnh sửa : kktruyen.comChu Đại Lực sắc mặt biến đổi mấy lần, thân thể không ngừng run rẩy, sâu trong nội tâm bị giày vò.

Con của hắn và lão bà chính là mệnh căn của hắn, hắn vì bảo vệ con cùng lão bà của hắn không biết giao ra bao nhiêu vất vả.

Hắn có nhiều lần bị hắc ám thôn phệ, cũng là bởi vì con và lão bà của hắn mới khiến cho hắn cố chống chọi sống sót.

Con cùng lão bà của hắn là uy hiếp lớn nhất.Dịch Thủy Hùng thấy thế vội vàng nói:- Đại Lực, anh không nên sợ hắn uy hiếp.

Bốn người chúng ta liên thủ, hắn một người nửa tàn phế có thể làm gì được chúng ta?

Nếu hắn có năng lực, với tính tình của hắn đã giết qua rồi.Nghe Dịch Thủy Hùng an ủi, Chu Đại Lực sắc mặt lúc này mới đẹp mắt rất nhiều, hắn do dự một hồi và do dự nói ra:- Chuyện ở đây tôi không quản.

Tôi chỉ muốn vợ và con bình an.Nói xong Chu Đại Lực lập tức mang theo bảy tên tâm phúc vứt bỏ vũ khí, đứng ra xa xa, một bộ dáng không nhúng tay vào phân tranh.Nhạc Trọng cuối cùng nhìn qua Trữ Trường Thủy.Trữ Trường Thủy không đợi Nhạc Trọng nói chuyện, chợt đại nghĩa lăng nhiên nói:- Nhạc Trọng, anh làm người ngoan độc.

Động là giết người, đồng thời còn hành hạ tù binh tới chết.

Cưỡng ép giết môn chủ Hồng môn...- Mày nói nhảm quá nhiều! !

Đi chết đi!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, không đợi Trữ Trường Thủy lên tiếng, chợt gai độc bắn vào đầu của Trữ Trường Thủy.Phanh một tiếng vang thật lớn! !

Đầu của Trữ Trường Thủy lúc này bị bắn nát tan.Nhạc Trọng một súng bắn chết Trữ Trường Thủy, lập tức nhìn qua Dịch Thủy Hùng phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một đạo uy áp tinh thần khủng bố trùng kích vào đầu của Dịch Thủy Hùng, sắc mặt của hắn vô cùng hoảng sợ, thân thể hơi chậm lại.

Nhạc Trọng bắt lấy thân thể đình trệ của Dịch Thủy Hùng trong nháy mắt đó, nhanh chóng một súng bắn nát đầu của Dịch Thủy Hùng.Phanh một tiếng vang thật lớn, đầu của Dịch Thủy Hùng bị bắn nát tan.Nhạc Trọng thập phần linh mẫn lật tay một cái, một khẩu súng đột kích mini hiện ra, hắn không ngừng tiêu diệt đám phản đồ này, động tác và khả năng thao túng của hắn cực nhanh, thời điểm chiến sĩ Hồng môn còn chưa kịp hiểu cái gì thì có mười mấy người bị hắn bắn chết.Nhạc Trọng lúc này bắn giết đám người Hồng môn, lúc này nhìn qua Trịnh Minh Hòa quát lớn:- Trịnh Minh Hòa!

Động thủ giết sạch đám phản đồ này!

Nếu tôi sẽ dùng tội danh phản đồ và giết chết anh cùng thủ hạ.

Hơn nữa đem người nhà của anh và thủ hạ ném vào trong đám tang thi!Sắc mặ Trịnh Minh Hòa biến hóa mấy lần, cuối cùng vẫn đưa ra lựa chọn gian nan, hắn cơ hồ cắn răng ra lệnh:- Tất cả mọi người nghe lệnh, giết sạch phản đồ!Sau khi Trịnh Minh Hòa ra lệnh, mười mấy thủ hạ dưới trướng của hắn nhắm vào đám chiến sĩ Hồng môn còn sót lại.Dưới Nhạc Trọng cùng Trịnh Minh Hòa suất lĩnh bộ đội giáp công hai phía, người của Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng nhanh chóng bị tiêu diệt trong mưa đạn.Nhạc Trọng bên này cũng có hai tên chiến sĩ bị đạn lạc.Sau khi tiêu diệt Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng xong, Nhạc Trọng nhìn qua Chu Đại Lực lạnh như băng.Chu Đại Lực lập tức toàn thân lạnh buốt, hắn như thế nào cũng không nghĩ ra Nhạc Trọng bị phế bỏ một chân còn có thể nhanh chóng tiêu diệt Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng hai người phản loạn.

Tất cả phần tử phản loạn bị giết sạch sẽ, cho dù là ngời sống sót thì thủ hạ dưới trướng của Nhạc Trọng cũng không chút lưu tình bắn chết.Đúng lúc này, Thiểm Điện mang theo một trăm thủ hạ trong rừng đi ra ngoài, lạnh lùng quan sát mọi người.Nhìn thấy Thiểm Điện cùng hơn trăm tiểu đệ thì không ai dám có dị tâm.Tâm tình của Chu Đại Lực nặng nề, hắn lúc này do dự không có đầu nhập vào Nhạc Trọng trước, thoáng cái quỳ xuống đất và ngữ khí nặng nề nói:- Chu Đại Lực ngu muội, không có ngăn cản phản loạn, cho dù thủ lĩnh giáng tội thế nào cũng nên nhắm vào tôi, tôi sẽ cam tâm tình nguyện.

Nhưng mà người nhà và thủ hạ của tôi vô tội, kính xin thủ lĩnh xem phân thượng tôi không tham gia phản loạn mà minh xét.Nhạc Trọng nhìn Chu Đại Lực thản nhiên nói:- Chu Đại Lực, anh biết rõ Trữ Trường Thủy, Dịch Thủy Hùng hai người phát động phản loạn mà không ngăn cản.

Đây chính là trọng tội, tôi phạt anh tiến vào cặn bã doanh.

Phải giết đủ một ngàn tang thi hoặc một trăm địch nhân mới thoát tội.

Về phần con và lão bà của anh tôi không giáng tội, phục không?Trong nội tâm Chu Đại Lực buông lỏng một hơi, nhìn qua Nhạc Trọng cuống quít dập đầu nói:- "Đa tạ thủ lĩnh nhân từ! !

Chu Đại Lực vô cùng cảm kích! !Chỉ cần vợ và con của mình không có chuyện gì, Chu Đại Lực đã thập phần thỏa mãn.

Hắn chính là một người cường hóa hệ nhanh nhẹn cấp 36, săn giết một ngàn đầu tang thi d ow n loa-d .PRC .mới .n h ất tạ i -kkt r.u.yen.com chỉ là vấn đề thời gian.Nhạc Trọng vung tay lên, đem bảo vật cấp bốn Hắc Nha Đao và Ngạc Nha Cứ Nhận cấp bốn ném cho Vệ Trữ Quốc:- Vệ Trữ Quốc, anh dẫn người đi cắt thịt và da của con cá sấu biến dị ra đi.Chỉ có dùng Hắc Nha Đao, Ngạc Nha Cứ Nhận là bảo vật cấp bốn mới có thể nhanh chóng cắt thịt của biến dị thú cấp hai mà thôi.

Nếu không chỉ có thể dùng cưa điện cắt thật lâu mới được.- Vâng!

Nhạc lão đại!Vệ Trữ Quốc tiếp nhận Hắc Nha Đao cùng Ngạc Nha Cứ Nhận và mang theo hai tên người cường hóa hệ sức mạnh đi tới con cá sấu.Hai tên người cường hóa hệ sức mạnh dùng Hắc Nha Đao, Ngạc Nha Cứ Nhận cưa lân giáp của con cá sấu, những người còn lại thì dùng các loại khí cụ gọt thịt của con cá sấu bỏ vào trong các cái hộp.Nhạc Trọng lúc này mang theo vài chục chiếc xe tải lớn, trong đó có vài chiếc xe tải lớn không có gì.

Dưới sự nổ lực của những người sống sót,. từng chiếc đại xe chất đầy thịt cá sấu biến dị cấp hai.

Da của con cá sấu biến dị cắt xuống chất đầy một xe tải lớn.Vệ Trữ Quốc đi vào bên người Nhạc Trọng báo cáo nói:- Nhạc lão đại, đã mang lên xe hoàn tất.

Nhưng mà Thư Thiên Nhã tiểu thư nàng tiêu hao quá lớn, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào ngưng tụ cầu băng.

Chúng ta có nên đợi ngày mai qua sông không?Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Không cần!

Lập tức chuẩn bị qua sông!Ở chỗ này nhiều một phần thì nguy hiểm một phần.

Một khi Ngô Nham Hoành đuổi theo, dùng tình trạng hiện giờ của Nhạc Trọng thì toàn quân bị diệt là rất lớn.- Vâng!Vệ Trữ Quốc cũng không hỏi Nhạc Trọng có phương pháp gì có thể qua sông, sau khi hắn nhận được lệnh thì liền lập tức tổ chức nhân thủ chuẩn bị qua sông.- Làm cầu!Nhạc Trọng nhìn qua Vệ Trữ Quốc rời đi và nhìn bạch cốt nói ra.Bạch cốt nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì linh hồn ma hỏa trong mắt chớp động, nó đi tới bờ sông hai tay kéo dài đâm vào đất bên kia, hai chân của nó cũng bắn gai xương ra ngoài.Bạch cốt ghé vào mặt sông, thân thể không ngừng biến hình, từng đạo gai xương hình thành lưới, hình thành một con đường bằng xương.

Tuy con đường bằng xương này không tốt như Thư Thiên Nhã ngưng tụ ra cầu băng, nhưng mà đủ cho xe tải chạy qua.

Chương 438: Về nước! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCon đường này vừa hình thành, từng chiếc xe tải không ngừng chạy qua bên kia, Nhạc Trọng cũng trực tiếp ngồi lên xe tải đi qua.Thiểm Điện cũng mang theo các tiểu đệ đi theo Nhạc Trọng qua sông.Sau khi qua sông, Trịnh Minh Hòa với tư cách tiên phong xung trận ngựa lên trước, đi thăm dò đường tiến của mọi người.Thái Lan bên này khắp nơi đều là rừng nhiệt đới và rừng núi, nếu không phải đi đường cái thì đoàn xe vận tải nửa bước khó đi.Vệ Trữ Quốc cũng mang theo hai gã thủ hạ người cường hóa hệ sức mạnh cầm Hắc Nha Đao cùng Ngạc Nha Cứ Nhận chém đứt bụi cây, cỏ dại, đại thụ, thanh lý một con đường đi.Hắc Nha Đao, Ngạc Nha Cứ Nhận đều là bảo vật cấp bốn, chém sắt như chém bùn, trong tay người cường hóa hệ sức mạnh thì vô kiên bất tồi, ngạnh sanh sanh thanh lý cây cối và cỏ dại tạo thành con đường.Cánh rừng này không người nhưng biến dị thú cũng không nhiều, tiêu diệt hơn hai mươi con khỉ biến dị thì Nhạc Trọng đi thêm chừng một giờ liền xuyên qua cánh rừng đi tới thôn nhỏ.Trong thôn nhỏ có hơn mười con tang thi, Minh Giai Giai triệu hồi ảnh lang ra dễ dàng cắn đứt đầu của tang thi, mọi người cũng tiến vào trong thôn nhỏ.Lúc này đã là lúc chạng vạng tối, mọi người cũng vô cùng mệt mỏi.

Nhạc Trọng chợt ra lệnh nghỉ ngơi và nấu cơm.Trong thôn nhỏ này ánh lửa bay lên, mùi thịt bốn phía.

Trừ tù phạm cặn bã doanh ra, tất cả mọi người đều có được thịt biến dị thú cấp hai ăn, bổ dưỡng nguyên khí hao tổn của bọn họ.Nhạc Trọng ngồi trên giường, ở bên cạnh hắn là Minh Giai Giai ngồi chồm hỗm ở bên cạnh hắn, đem từng khối biến dị thú cắt thành mảnh nhỏ đặt trong dĩa đưa cho hắn.Minh Giai Giai nhìn thấy băng gạc trên chân trái của Nhạc Trọng thì ánh mắt có chút buồn bã nói:- Thực xin lỗi, chủ nhân!

Giai Giai thật sự là quá vô dụng!

Không thể bảo hộ chủ nhân!Đối mặt con cá sấu biến dị cấp hai vô cùng khủng bố, Minh Giai Giai triệu hoán ảnh lang cũng không cắn được lân giáp của nó, không phải là đối thủ.

Năng lực của nàng quyết định một nửa vào triệu hoán thú của nàng, chuyện triệu hoán thú làm không được thì nàng càng không làm được.- Không cần tự trách, cô đã làm rất khá rồi!Nhạc Trọng sờ sờ đầu của tiểu loli này, tràn ngập vui mừng khích lệ nói.

Hôm nay Dịch Thủy Hùng phản loạn thì Minh Giai Giai, Vệ Trữ Quốc cùng hai mươi mấy người sống sót không chút do dự đứng bên cạnh hắn, chứng minh hắn làm người không có thất bại.Minh Giai Giai bị Nhạc Trọng sờ đầu, giống như con mèo được chủ nhân vuốt ve, con mắt hơi nheo lại, lộ ra biểu lộ thoải mái cực kỳ đáng yêu.Nhạc Trọng nhìn thấy Minh Giai Giai thập phần đáng yêu như con mèo nhỏ, trong nội tâm tích góp từng tí phiền muộn bị quét sạch.Vệ Trữ Quốc đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy Nhạc Trọng vuốt ve Minh Giai Giai thì trầm giọng nói- Nhạc lão đại!

Không biết ngài gọi tôi tới có chuyện gì?Nghe được Vệ Trữ Quốc nói thì Minh Giai Giai tiểu loli giống như con mèo nhỏ bị giẫm phải đuôi, nhanh chóng nhảy ra khỏi người truyện, đư ợ c- cop y tạ i k kt.r uy,e,n.c om của Nhạc Trọng, đỏ mặt và ngồi ở một bên không nói gì.- Chẳng lẽ Nhạc đại nhân yêu thích tiểu loli?Vệ Trữ Quốc nhìn thấy phản ứng của Minh Giai Giai lớn như vậy, ánh mắt nhìn Nhạc Trọng hiện ra vẻ khác thường, trong nội tâm phỏng đoán.Sau tận thế trật tự sụp đổ, đủ loại đạo đức, pháp chế ước thúc trước tận thế được phóng thích ra ngoài.

Vệ Trữ Quốc liền nhìn thấy không ít tiểu loli bên cạnh thượng vị giả.Một gã nam nhân chừng ba mươi da ngăm đen, thân cao một mét sáu năm, cạo tóc húi cua, cơ bắp rắn chắc đi tới trước người Nhạc Trọng và thi lễ nói:- Thủ lĩnh!

Ngài tìm tôi?Người cạo tóc húi cua này là người sống sót Nhạc Trọng từ trong tay Lý Quang Ý cứu ra, hắn tên là Ô Ấn, cũng là tiểu đội trưởng được Nhạc Trọng đề bạt.

Hắn huấn luyện khắc khổ hơn xa người khác, hôm nay hắn là người dứt khoát đứng bên hắn trong vụ Hồng môn phản loạn.Nhạc Trọng lật tay một cái, hai bình xà đản quỷ thủy tinh hiện ra, hắn tiện tay đem hai bình thủy tinh này đưa vào trong tay Minh Giai Giai:- Hôm nay biểu hiện của các người tôi rất hài lòng!

Đây là nước thuốc trở thành người tiến hóa!

Sau khi uống xong chai thuốc này, một ngày sau đó các người sẽ trở thành người tiến hóa.Người tiến hóa! !

Vệ Trữ Quốc vừa nghe từ này thì biến sắc, trong nội tâm nhấc lên sóng to gió lớn.

Người tiến hóa chính là nhân vật thiên tài trong nhân loại.

Hắn trong thủ hạ của Ngô Nham Hoành cũng chỉ thấy sáu người tiến hóa.

Có thể thấy được người tiến hóa thưa thớt thế nào.

Mỗi một gã người tiến hóa đều là tồn tại cực kỳ đáng sợ, bọn họ có sức chiến đấu vượt xa người cường hóa bình thường.

Dưới tình huống ngang cấp thì người tiến hóa có sức mạnh vượt xa đối thủ bình thường.Vệ Trữ Quốc hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng thề thuần phục nói:- Nguyện phục vụ quên mình vì Nhạc lão đại!- Ô Ấn tuyệt đối sẽ không phụ chờ mong của thủ lĩnh!Ô Ấn cũng đè nén không được hưng phấn trong lòng, trong nội tâm bị cuồng hỉ bao phủ lớn tiếng thề thốt.

Người tiến hóa cường hoành hắn cũng có nghe thấy, một khi trở thành người tiến hóa, tuy không phải thiên hạ vô địch, nhưng mà có ưu thế và lực lượng vượt xa người thường.Nhạc Trọng phất phất tay, Minh Giai Giai đem hai bình xà đản quả đưa cho Ô Ấn, Vệ Trữ Quốc hai người.Ô Ấn, Vệ Trữ Quốc hai người cũng nhanh chóng mở bình thủy tinh ra, một ngụm đem nước trái cây bên trong uống hết.

Bọn họ đi theo tùy tùng Nhạc Trọng cũng có một thời gian ngắn, biết rõ Nhạc Trọng sẽ không hại bọn họ.Hai người uống xong nước trái cây xà đản quả thì dược lực không lâu đã phát huy, thân thể hai người bọn họ nóng lên, phát nhiệt, thoáng cái ngã xuống đất.Bạch cốt đứng bên cạnh đi tới nắm Ô Ấn, Vệ Trữ Quốc hai người đặt lên giường, mặc cho bọn họ tiến hóa.Minh Giai Giai nhìn thấy Ô Ấn, Vệ Trữ Quốc hai người hôn mê thì nhìn qua Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:- Chủ nhân!

Ngài không thưởng cho Trịnh Minh Hòa một lọ nước tiến hóa sao?

Năng lực của hắn mạnh hơn Vệ Trữ Quốc nhiều!Trịnh Minh Hòa năng lực bất phàm.

Hắn chỉ huy, nhân cách mị lực, quyết đoán hơn xa Vệ Trữ Quốc nhiều.

Vệ Trữ Quốc trừ thực lực cường hoành ra, ở tình huống đảm đương thủ lĩnh thì kém xa Trịnh Minh Hòa.Minh Giai Giai nhìn thấy Nhạc Trọng cho Vệ Trữ Quốc tiến hóa mà không cho Trịnh Minh Hòa tiến hóa, nàng không khỏi có chút mơ hồ.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi thản nhiên nói:- Trịnh Minh Hòa còn cần quan sát một thời gian ngắn!Trịnh Minh Hòa có năng lực không sai, nhưng mà Nhạc Trọng lại không biết hắn có chân thành hay không.

Nếu hắn làm cho Trịnh Minh Hòa tiến hóa, Trịnh Minh Hòa lại chọc cho hắn một đao thì nguy hiểm.

Dù sao hắn là người của Hồng môn, mà Nhạc Trọng thu phục Hồng môn thủ đoạn hơi mạnh bạo, những người Hồng môn phản loạn cũng vì điểm này.Minh Giai Giai giống như hiểu mà không hiểu gật đầu.Nghỉ ngơi một đêm, sáng sớm ngày thứ hai đoàn xe khổng lồ ăn bữa sáng, liền lập tức lên đường đi tới biên cảnh Quảng Tây.

Bọn họ chờ tiến vào lãnh thổ Trung Quốc thì mới có cơ hội phát triển.

Chương 439: Về nước! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong khu vực Thái Lan thì Nhạc Trọng thật sự là rất khó khăn chiêu mộ được nhân thủ tín nhiệm.

Đồng thời biên cảnh Thái Lan súng ống đạn dược bị Lý Quang Ý, Ngô Nham Hoành lấy một lần rồi, hắn không có được trang bị thì rất khó đánh thắng được Ngô Nham Hoành.Từ thôn nhỏ đi thêm mấy tiếng nữa, Minh Giai Giai thao túng ảnh lang tiêu diệt hơn mười tang thi tiến hóa, Nhạc Trọng một chuyến này tìm được đường cái, lại chạy thêm về hướng đông bắc.Sau khi đi tới ngọn núi nhỏ đầy cỏ dại, bốn tên nhân loại cầm đại khảm đao nằm trên bụi cỏ, trong đó có một nam nhân nhìn chằm chằm vào khoảng đất trống xa xa.Khu vực này chim không thèm ỉa, thông qua phương thức ôm cây đợi thỏ, vài người sống sót đã săn được không ít chim nhỏ.

Nhưng nếu như vận khí không tốt, những người này sẽ dẫn tới đám chim biến dị, hoặc là cả đàn cả lũ chim biến dị, như vậy không cần quay về nữa.- Không được nhúc nhích!

Bỏ vũ khí xuống!

Lập tức đầu hàng!

Nếu không lập tức giết chết!Âm thanh máy động vang lên, khắp nơi là sáu người xuất hiện sau lưng bốn thợ săn này.Sáu người này quay lại, chế phục bốn người cầm đại khảm đao.Cầm đầu là một đại hán khôi ngô cường tráng kêu lên:- Các người là ai?Ô Ấn khẽ chau mày, dùng tiếng Trung không xác định hỏi:- Các người là người Châu Á!Ô Ấn phần lớn thời gian đều sống ở Thái Lan, hắn chỉ nghe hiểu tiếng phổ thông, đối với người ở nơi này nghe không hiểu.Tên đại hán khôi ngô lắp bắp nói tiếng phổ thông!- Tôi là người Châu Á!- Vậy thì tốt!

Các người đi gặp thủ lĩnh của tôi, thủ lĩnh có chuyện cần hỏi các người!Ô Ấn vung tay lên, vài tên chiến sĩ chợt áp lấy bốn người này đi tới chỗ Nhạc Trọng.- Các người là người nào?

Nơi này là đâu?Nhạc Trọng ngồi trên xe lăn, nhìn qua bốn đại hán bị áp giải tới.Bốn tên đại hán nhìn chung quanh một vòng, nhìn thấy đứng bên cạnh Nhạc Trọng là những người cầm AK, trong mắt đều hiện ra nét sợ hãi.

Ba gã đại hán ánh mắt nhìn vào đại hán dáng người khôi ngô kia.Tên đại hán khôi ngô bị nhìn chằm chằm chằm một lúc lâu, mới cố lấy dũng khí nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Tôi tên là Vương Hóa Lượng, là người Đông Bình thôn, ba người bọn họ là Diêu Hoành, Trầm Minh, La Cường!

Nơi này là huyện Kinh Tây Đông Bình thôn.- Huyện Kinh Tây! !

Rốt cục về nước!Nhạc Trọng nghe ba chữ này, trong nội tâm thoáng buông lỏng một hơi.

Bọn họ rốt cuộc cũng trở về.Trở lại trong nước, Nhạc Trọng lúc này mới cảm thấy an toàn một chút, tại Thái Lan đó là địa bàn của Ngô Nham Hoành, với tư cách người Thái Lan Ngô Nham Hoành có ưu thế bản địa lớn.

Nhưng mà tại Trung Quốc thì ưu thế này chuyển qua phía Nhạc Trọng, ít nhất hắn có thể chiêu mộ người Hoa làm thuộc hạ, không đến mức không có binh mà chiêu mộ.Nhạc Trọng trực tiếp ném cái bánh ngọt cho Vương Hóa Lượng và hỏi:- Huyện Kinh Tây có căn cứ lớn nào không?Cái bánh ngọt này trong tận thế còn quý giá hơn vàng rất nhiều, Vương hóa sáng nhận được bánh ngọt thì trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn, sau đó chần chờ một hồi mới lên tiếng:- Tại Long Đằng trấn có một người tên là Trần Lương tổ chức một căn cứ lớn, nhưng mà tôi khuyên các người không nên đi, Trần Lương không phải người tốt lành gì.

La Cường là người trong căn cứ trốn ra, hắn biết được tương đối nhiều!Nhạc Trọng trực tiếp ném một khối bánh ngọt cho La Cường nói:- Nói những gì anh biết cho tôi nghe!La Cường nhìn cái bánh ngọt mà nước miếng chảy ra, sau đó gật gật đầu nói toàn bộ tình báo về Long Đằng trấn mà hắn biết cho Nhạc Trọng nghe.Long Đằng trấn Trần Lương trước tận thế là một tên lưu manh.

Sau tận thế hắn may mắn thức tỉnh trở thành người tiến hóa.

Tận thế không lâu thì quan đội liền thu phục Long Đằng trấn, Trần Lương cũng đánh vào căn cứ, bằng vào năng lực của hắn nhanh chóng trở thành bá chủ một phương ở Long Đằng trấn.

Hai tháng trước, Trần Lương xếp đặt thiết kế tiêu diệt đại bộ phận quan quân của quân đội, sau đó giết sạch những người dám phản kháng, cưỡng ép chiếm lấy cả Long Đằng trấn.Trần Lương cướp lấy Long Đằng trấn thì hắn trải qua sinh hoạt mơ mơ màng màng, đem thủ hạ giết người heo chó, động là giết người.

Trong Long Đằng trấn từ tâm phúc của hắn ra, những người còn lại đều trải qua sinh hoạt không ra hồn.

La Cường không muốn sinh hoạt như vậy nữa.- Long Đằng trấn!Nhạc Trọng trầm ngâm một hồi, nhìn qua La Cường hỏi:- Long Đằng trấn có bao nhiêu tên chiến sĩ, bao nhiêu súng?

Trần Lương có năng lực gì?

Cao thủ dưới trướng của hắn có bao nhiêu?La Cường do dự một hồi mới cười khổ lắc lắc đầu nói:- Những chuyện này tôi không biết!Nhạc Trọng trầm mặc một hồi lâu trầm giọng nói:- Đã như vậy thế này đi!

Vương Hóa Lượng, mang bọn tôi đi tới Đông Bình thôn.Hiện tại việc cấp bách là hành quân hai ngày qua đã thì người sống sót và đại quân vô cùng mệt mỏi, cần một nơi nghỉ ngơi dưỡng sức.Vương Hóa Lượng cẩn thận từng li từng tí nhắc nhở một câu:- Đại nhân! !

Trong Đông Bình thôn có rất nhiều tang thi.

Còn vài đầu tang thi tiến hóa.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Anh không cần lo lắng.

Chúng tôi sẽ giải quyết!Vương Hóa Lượng nhìn qua đám thủ hạ của Nhạc Trọng cầm AK, không có nói thêm gì, mang theo Nhạc Trọng và dại quân đi tới Đông Bình thôn.- Nơi này chính là Đông Bình thôn!Vương Hóa Lượng ở xa xa chỉ vào một cái thôn nói với Nhạc Trọng.- Giai Giai!

Cô, Ô Ấn đi giải quyết tang thi trong thôn!Nhạc Trọng nhìn vào trong thôn, lại nhìn qua Minh Giai Giai cùng Ô Ấn ra lệnh.- Vâng!

Chủ nhân!Minh Giai Giai nhu thuận ứng một câu, duỗi tay ra, một đạo quang mang chớp động, hai đầu ảnh lang chợt hiện ra trước mặt của nàng và phóng vào trong thôn.Triệu hồi hai con ảnh lang thì Minh Giai Giai nhu thuận đứng ở sau lưng của Nhạc Trọng, hai tay vịn lấy xe lăn.

Hai ngày này Nhạc Trọng ngồi ở trên xe lăn, phụ trách đẩy xe chính là Minh Giai Giai tiểu loli.Bên cạnh chính là Ô Ấn cầm thanh ám ma đao, xung trận ngựa lên trước, giống như sét đánh cực nhanh tiến vào trong thôn nhỏ này.Nhạc Trọng nhìn thấy Ô Ấn đã xuất động, chợt nhìn qua Minh Giai Giai nói ra:- Chúng ta đi thôi!Ở bên cạnh Vương Hóa Lượng vô cùng giật mình nói:- Đại nhân!

Trong thôn có hơn ba trăm con tang thi đang qua lại đấy, chàng trai kia không nên một mình đi vào!- Không cần lo d o,wn.l oa,d e-b o ok mớ i nhấ.t t ạ i kktr u-yen.co m, lắng! !

Đi thôi!Nhạc Trọng cũng không có giải thích, chỉ nhàn nhạt ra lệnh.Minh Giai Giai phụ giúp Nhạc Trọng đẩy xe lăn đi vào trong thôn.Đoàn xe khổng lồ cũng nhanh chóng chạy vào trong thôn nhỏ.Vương Hóa Lượng bốn người không ngừng đi theo đoàn xe.Vừa tiến vào trong thôn, Vương Hóa Lượng bốn người chỉ nhìn thấy thi thể tang thi bị cắt đứt đầu và tang thi không biết bị hung thú gì cắn chết.Chiến sĩ dưới trướng của Nhạc Trọng thì tập trung thi thể của tang thi lại, một mồi lửa đốt tang thi thành tro bụi.

Nếu như để thi thể tang thi lại trong thôn, cho dù không bị cuốn hút trở thành tang thi, nhưng mà sẽ dẫn tới các loại dịch bệnh.- Đây là thực lực của đoàn xe sao?

Quá kinh khủng! !

Thật sự là quá mạnh mẽ!

Chương 440: Long Đằng trấn.Chỉnh sửa : kktruyen.comVương Hóa Lượng nhìn thấy thi thể tang thi đầy đất, trong nội tâm tràn ngập rung động.

Chỉ phái ra một người mà Nhạc Trọng đã có thể tiêu diệt tang thi trong thôn, người mạnh mẽ như vậy Vương Hóa Lượng chưa từng nhìn thấy.Trịnh Minh Hòa nhìn qua thi thể tang thi trong thôn bị chém thành hai đoạn, trong mắt tràn ngập vẻ phức tạp, trong nội tâm hối hận không thôi:- Người tiến hóa! !

Đây là thực lực của người tiến hóa sao!

Người tiến hóa thật sự là rất có ưu thế! !

Đáng giận!

Nếu ngày đó mình không do dự, hiện giờ mình đã là người tiến hóa rồi!Ô Ấn đã trở thành một gã người tiến hóa, hắn là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, sau khi tiến hóa hắn lĩnh ngộ kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn cấp ba.

Hắn trở thành người tiến hóa thì đạt được một thanh ám ma đao sắc bén, cộng thêm hệ thống trang bị thần ma, hắn chém giết tang thi và dị thú bình thường dễ như thái rau.Chỉ mới hai ngày mà Ô Ấn đã thông qua chém giết đại lượng biến dị thú cùng tang thi trở thành người cường hóa cấp 17.

Sức chiến đấu tăng lên thật nhanh chóng, Trịnh Minh Hòa tự nhận lúc này có thể đánh bại Ô Ấn, nhưng mà một khi Ô Ấn cũng trở thành cường giả cấp 30 thì hắn không còn là đối thủ của người ta.Hơn nữa Nhạc Trọng rất rõ ràng thiên vị cho Ô Ấn, Minh Giai Giai, Vệ Trữ Quốc ba người, hắn tiêu diệt Lang Nha doanh, cao thủ của Lý Quang Ý thu hoạch trang bị hệ thống thần ma đều dùng trên ba người này, làm cho thực lực của bọn họ tăng lên thật lớn.

Mà Trịnh Minh Hòa vẫn như cũ vẫn sử dụng trang bị lúc ở Hồng môn mà thôi.Trịnh Minh Hòa thập phần tinh tường tại sao xuất hiện đãi ngộ khác biệt như vậy.

Ban đầu khi Dịch Thủy Hùng phản loạn thì hắn do dự một hồi.

Chính vì hắn do dự nên Nhạc Trọng mất tín nhiệm vào hắn, cũng không có giúp hắn trở thành người tiến hóa, đồng thời tài nguyên cũng không cho hắn.Hiện tại Ô Ấn, Minh Giai Giai, Vệ Trữ Quốc trong tay ba người nắm giữ lực lượng vũ trang hai trăm người.

Mà Trịnh Minh Hòa trong tay vẫn chỉ có hai mươi tên thủ hạ, đồng thời thủ hạ của hắn đạn dược cũng không nhiều.Nhạc Trọng lúc này đi vào trong thôn, rất nhanh có chuyên gia phụ trách truy tìm vật tư không còn, tập trung phân loại lên từng chiếc xe tải và tùy thời sẽ rời đi.Đồng thời không lâu, trong thôn có mùi thịt bay lên, trừ cặn bã doanh, nữ doanh ra, tất cả người sống sót dù là người Hoa hay người Thái Lan đều có thịt cá sấu biến dị cấp hai ăn, trong quá trình không ngừng ăn uống, nguyên khí của bọn họ không ngừng khôi phục.Chỉ ăn thịt biến dị thú hai ba ngày, hơn ngàn người đã khôi phục nguyên khí tới mức trước tận thế.

Rất nhiều nữ nhân da thịt đã sáng bóng, có chút lõm khuôn mặt đều tròn lên.

Những nam nhân thì thân thể cường tráng và có lực lượng.

Những người này lúc trước dinh dưỡng không đủ, chỉ còn lại xương cốt, bây giờ thì da thịt rắn chắc rồi.Đúng là nhờ có thịt cấp hai tồn tại, hơn một ngàn người sống sót không ngừng hành quân trong hai ngày qua.

Nếu như không có thịt biến dị thú cấp hai tồn tại, dùng tố chất thân thể của những người sống sót, liên tục hành quân hai ngày, chỉ sợ phải chết hơn hai mươi người.- Chúng tôi cũng có thể ăn không?Vương Hóa Lượng nhìn thấy nhiều người ăn thịt thú biến dị và cơm trắng như vậy, nhịn không được nuốt nước miếng nói.La Cường ba người cũng nhìn qua mọi người ăn cơm và phần bụng kêu vang như sấm.

Nếu không phải những phần tử cầm súng của Nhạc Trọng đang đứng quá mức nguy hiểm, bọn họ đã sớm lao lên ăn cơm rồi.

Tận thế mưu sinh khó khăn, bốn người bọn họ cũng chỉ muốn kiếm ăn, chưa từng được ăn no.Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Tùy tiện ăn đi!

Đây làạ lễ tình báo của các người!Trong thời gian ngắn, trong tay Nhạc Trọng không thiếu lương thực.

Thời gian dài thì trừ phi đánh hạ kho lương thực dự trữ quốc gia cỡ lớn, nếu không thì bất luận thế lực nào cũng thiếu lương thực.Vương Hóa Lượng nhanh chóng cầm chén cơm trắng lớn ăn ngấu nghiến, hắn đã lâu không được ăn cơm và thịt.Nhạc Trọng thì cầm lấy thịt mà Minh Giai Giai cắt ăn, dùng nước dừa không nhanh không chậm uống cạn.Bốn người Vương Hóa Lượng sau khi ăn xong đưa mắt nhìn nhau, trong nội tâm đã hạ quyết tâm.Vương Hóa Lượng cả gan nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Đại nhân, xin hỏi, ngài xưng hô như thế nào?Nhạc Trọng nói:- Tôi là Nhạc Trọng!Vương Hóa Lượng chờ mong nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng đại nhân, chúng tôi có thể gia nhập đoàn xe hay không?Hiện tại nhân loại sống ở dã ngoại khó khăn hơn trước tận thế gấp mười lần.

Chủ yếu là bởi vì có biến dị thú mạnh mẽ, cho dù là bầu trời, lục địa, hay là dòng suối khắp nơi đều có biến dị thú.

Trừ phi là người cường hóa cao cấp, người tiến hóa, nếu không nhân loại bình thường chống lại đám biến dị thú này chỉ có chết mà thôi.Cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng không dám nói mình bị biến dị thú vây công mà không chết, càng đừng nói người thường.Bởi vì bọn họ sống ở dã ngoại quá gian nan, bốn người Vương Hóa Lượng lúc này mới có tâm tư gia nhập đoàn xe của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đem Trịnh Minh Hòa gọi tới:- Có thể!

Nhưng mà gia nhập đoàn xe của tôi thì phải tuân thủ quy củ của đoàn xe!

Trịnh Minh Hòa, anh nói quy củ của đoàn xe cho mấy người này nghe đi.Những người sống sót rải rác Nhạc Trọng cũng không bắt buộc bọn họ gia nhập đoàn xe của mình, mà là cho bọn họ lựa chọn.

Dù sao cưỡng ép không ăn được dưa ngọt, như vậy có thể giảm thiểu rất nhiều cừu hận khi người ta gia nhập đoàn xe.Trịnh Minh Hòa một lần giảng thuật quy củ của Nhạc Trọng cho bọn người Vương Hóa Lượng nghe xong.Bốn người Vương Hóa Lượng thương nghị một hồi, đều lựa chọn gia nhập đoàn xe của Nhạc Trọng.

Dù sao đoàn xe của Nhạc Trọng cũng giảng quy củ.Nhạc Trọng trực tiếp gọi La Cường hỏi:- La Cường!

Anh biết đường đi tới Long Đằng trấn hay không?La Cường nói:- Thủ lĩnh!

Tôi biết rõ!- Rất tốt!

Vệ Trữ Quốc!

Anh trấn thủ nơi này, Ô Ấn, Minh Giai Giai, Trịnh Minh xem tại kktruyen.com Hòa, La Cường, bốn người các người đi tới Long Đằng trấn trước!Nhạc Trọng cởi tấm thảm che đùi lại, thoáng cái đứng lên.Trịnh Minh Hòa vừa nhìn thấy Nhạc Trọng đứng lên, trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi.- Hắn có thể đứng lên! !

Chân của hắn khôi phục! ! !

Làm sao có thể?- Chủ nhân!

Ngài có thể đứng lên!

Ngài khôi phục!

Quá tốt!Minh Giai Giai nhìn qua Nhạc Trọng đứng lên, trên mặt đẹp tràn ngập ý vui mừng.- Thủ lĩnh quả nhiên có năng lực quỷ thần khó lường, ngay cả chân trái bị cụt vẫn tái sinh ra được!

Thật sự là quá lợi hại!Ô Ấn nhìn qua Nhạc Trọng sau khi đứng dậy, trong mắt hiện ra thần sắc kính sợ.Vệ Trữ Quốc cũng có vẻ mặt mừng rỡ cùng sùng bái:- Thật sự là quá lợi hại!

Không hổ là Nhạc lão đại!- Nhạc Trọng, chân của anh tốt rồi!

Thật sự là chúc mừng!Đúng lúc này, Thư Thiên Nhã mang theo làn gió thơm đi tới, nàng nhìn thấy Nhạc Trọng sau khi đứng dậy, trong mắt hiện ra dị sắc, chợt khẽ cười nói:- Tôi cũng đi theo anh tới Long Đằng trấn nhé?- Tốt!Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã và trầm tư một hồi nói.

Chương 441: Vào trấn.Chỉnh sửa : kktruyen.comLong Đằng trấn nằm trong biên cảnh Quảng Tây và giao giới một tiểu trấn của Thái Lan, lúc này ở bên ngoài trấn là đỉnh núi, lẳng lặng có bảy người đang đứng, là bọn người Nhạc Trọng.- Chỗ đó chính là Long Đằng trấn sao?Nhạc Trọng từ trong lòng ngực lấy một ống viễn vọng nhìn qua Long Đằng trấn bên kia.Ở cửa ra vào của Long Đằng trấn có bốn tên chiến sĩ đang đứng vặn vẹo, lúc này bốn gã chiến sĩ ném súng qua một bên, đang đánh bài.Gần cửa ra vào của trấn có tháp súng máy, nhưng mà trên tháp súng máy không có người gác, phòng ngự cực kỳ qua loa.- Thực là một đám đám ô hợp!Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua bên dưới và nghĩ trong lòng.Phòng ngự trong trấn nhỏ này Nhạc Trọng nhìn qua là kém cỏi nhất từng nhìn thấy, hoàn toàn là không có đề phòng gì cả, nếu như không có gì thì một doanh chiến sĩ là có thể hạ cái thôn nhỏ này rồi.- Chúng ta đi! !Nhạc Trọng mang theo mấy người Minh Giai Giai dễ dàng đi tới cái trấn nhỏ này.

Nơi này là Trung Quốc không phải Thái Lan, Nhạc Trọng cũng làm bộ như người sống sót đi tới nơi này.

Nếu như ở Thái Lan, Nhạc Trọng muốn lẫn vào trong bất cứ trọng địa quân sự nào cũng là chuyện cực kỳ khó.- Đứng lại!

Các người là ai?Thời điểm mấy người Nhạc Trọng đi tới trước cửa thôn, bốn tên đang đánh bài có một tên đứng lên, ngăn ở trước người Nhạc Trọng và quát lớn.La Cường cúi người xuống và lên tiếng giải thích.- Chúng tôi là người sống sót ở Đông Bình thôn.

Nghe nói nơi này có căn cứ do chính phủ thành lập vì vậy đến đây tìm nơi nương tựa.Tên chiến sĩ kia cẩn thận nhìn qua bọn người Nhạc Trọng, hắn nhìn thấy ba lô trên lưng mấy người Nhạc Trọng thì con mắt sáng ngời, chỉ vào ba lô mấy người Nhạc Trọng và nói:- Đem những ba lô này đưa đây, muốn đi vào căn cứ thì phải kiểm tra!

Bất luận hàng cấm gì cũng không được đưa vào trong căn cứ.La Cường nhìn qua Nhạc Trọng và thấy Nhạc Trọng không có phản đối, chợt đem một ba lô mở ra xem.- Bánh ngọt! !

Sữa bò! !

Còn có thuốc lá!

Thứ tốt! !

Xem như lão tử phát tài rồi!Tên chiến sĩ kia nhìn thấy trên lưng bọn người Nhạc Trọng đều là bánh ngọt, sữa bò các loại đồ ăn, trên mặt hiện ra thần sắc tham lam, dốc sức liều mạng đem những vật kia nhét vào trong ngực.Một tên chiến sĩ đi tới, hắn vừa nhìn thấy đồ trong ba lô thì trên mặt hiện ra thần sắc tham lam, thò tay cướp lấy những vật kia:- Tôi nhìn xem! !

Móa!

Tiết Cương!

Có nhiều đồ tѴ như vậy không nên độc chiếm đấy!Bảo vệ cửa ra vào thì lợi ích lớn nhất chính là vơ vét đồ của những người sống sót, bọn họ tự nhiên không bỏ qua cơ hội này.

Còn lại hai gã chiến sĩ cũng vây quanh, nhao nhao thò tay đem đồ nhét vào trong ngực của mình.Nhạc Trọng nhìn thấy màn này thì nhíu mày, những tên này biểu hiện không khác gì thổ phỉ.La Cường giả trang làm người sợ phiền phức, đau khổ nói:- Huynh đệ! !

Chừa chút cho tôi đi! !

Cầu các người!

Tôi còn phải dựa vào những vật này mà sống đấy.Tiết Cương nhìn La Cường và sắc mặt trầm xuống., chửi ầm lên nói:- Câm mồm!

Mày không nên được cho mặt mũi mà không biết xấu hổ, lão tử lấy đồ của mày là để mắt cho mày rồi!

Lại lải nhải thì coi chừng lão tử sẽ xử bắn mày đấy!

Cút đi cho nhanh!La Cường lúc này mới buông lỏng một hơi, vẻ mặt cầu xin mang theo Nhạc Trọng đi vào trong trấn.- Chậm!Đúng lúc này một gã chiến sĩ đột nhiên gọi ngừng lại.Nghe được tên kia kêu lại, Nhạc Trọng cơ bắp lúc này căng cứng lên, tùy thời chuẩn bị động thủ giết chết bốn tên này.

Nếu như một khi động thủ thì phải dùng thủ đoạn sét đánh không kịp bưng tay tiêu diệt những kẻ phản kháng.

Dưới tình huống không biết tình huống của Long Đằng mà tùy tiện động thủ là không nên, không cẩn thận thì bọn người Nhạc Trọng sẽ ở lại chỗ này mãi mãi.La Cường khom người một bộ dáng ăn nói khép nép nhát gan sợ phiền phức nhìn qua tên chiến sĩ hỏi:- Chuyện gì?

Đại huynh đệ! !Tên chiến sĩ kia dâm quang trong mắt hiện ra, nhìn qua Thư Thiên Nhã ở sau lưng Nhạc Trọng từ trên xuống dưới.Tuy Thư Thiên Nhã có không ít bụi và đất, nhưng mà dáng người gợi cảm kia quần áo không cách nào che dấu được, đồng thời nàng giơ tay nhấc chân đều có một cổ khí chất tự tin cùng mị lực, những chuyện này nàng không che dấu được.Tên chiến sĩ kia vừa nhìn thấy Thư Thiên Nhã, đã bị nàng làm mê đắm, dáng người của nàng hấp dẫn hắn, hắn không ngờ nhìn qua bộ ngực đầy đặn của Thư Thiên Nhã.Tên chiến sĩ kia chỉ tay vào căn phòng nhỏ, nhìn qua Thư Thiên Nhã cười dâm đãng và nói:- Cô đi theo tôi qua đó một chút!- Điền Đỗ Minh!

Loại người quái dị này mày cũng quan tâm?

Nữ nhân này chỉ sợ mấy tháng không được tắm rửa sạch sẽ rồi!- Điền Đỗ Minh, mày không thuốc chữa rồi! !

Nhưng mà dáng người của xú nữ này không tệ."..."

Còn lại ba tên chiến sĩ nhìn qua mấy người Nhạc Trọng và thu hết đồ ăn, sau đó cười to lên.Bốn tên này cười lên dâm đãng, Thư Thiên Nhã tức tới mức sắc mặt tái nhợt, cơ hồ muốn ra tay đánh bốn tên này thành khối băng.

Nàng cho dù là sau tận thế vẫn thuận buồm xuôi gió, vũ nhục như thế này vẫn là lần đầu tiên.Điền Đỗ Minh nhìn qua Thư Thiên Nhã đứng yên bất động, sắc mặt trầm xuống lớn tiếng quát lớn:- Mẹ kiếp!

Cô còn không đi qua!

Đừng cho mặt mũi mà không biết xấu hổ!Thư Thiên Nhã tâm niệm thay đổi thật nhanh, nàng quay đầu nhìn lại, liền thông thấy Nhạc Trọng bên cạnh không có ý định xuất đầu, nàng đã quyết định chắc chắn, thoáng cái bắt lấy cánh tay trái của Nhạc Trọng và bộ dáng nhát gan sợ phiền phức nói ra:- Đây d-ow n lo-a,d PRC ,m,ớ i n h ấ t tại kk tr uy e n . com là chồng của tôi!Nhạc Trọng hơi sững sờ, hắn cũng thật không ngờ Thư Thiên Nhã thoáng cái lại đẩy hắn ra ngoài.- Đây là nam nhân của cô?Điền Đỗ Minh đưa mắt nhìn qua Nhạc Trọng và khinh miệt uy hiếp nói:- Cho nữ nhân của mày bồi tao một đêm!

Nếu không lão tử bây giờ sẽ bắn chết mày tại chỗ!Sau tận thế mạng người tiện như con kiến, bọn người Điền Đỗ Minh cũng từng lấy vài mạng người rồi, căn bản không đem bình thường người là người.

Nơi này là Long Đằng trấn, trừ người có hậu đài bọn họ không dám trêu chọc ra, mặt khác người sống sót khác bọn họ không đặt vào mắt.Nhạc Trọng quay đầu nhìn qua hai bên vài lần, phát hiện ở chung quanh cửa trấn có người sống sót tồn tại, giống như chết lặng vậy.

Ở cách một trăm mét có bao cát lưới sắt làm thành trận địa, ở đó có một cây súng máy hạng nặng, nhưng mà có hai tên gác súng máy nằm ngáy o..o..., trừ chuyện đó ra không ai chú ý tới bên này.- Móa!

Mày dám bỏ qua lão tử!

Lão tử đánh chết mày!Điền Đỗ Minh nhìn thây Nhạc Trọng không thèm nhìn qua hắn, trong nội tâm giận dữ, lập tức giơ súng nhắm vào Nhạc Trọng.

Hắn gần đây hung hăng càn quấy đã quen rồi, cơ hồ không có gì người sống sót nào dám làm hắn tức giận, Nhạc Trọng bỏ qua như vậy làm cho hắn cảm thấy vô cùng nhục nhã.Nhạc Trọng quay người lại, trong mắt hàn mang chợt lóe lên, hắn duỗi tay chộp vào yết hầu của Điền Đỗ Minh, dùng sức sờ một cái, lực lượng cực lớn bóp nát yết hầu của Điền Đỗ Minh.Trong mắt Điền Đỗ Minh hiện ra thần sắc kinh hãi, hắn như thế nào không nghĩ người chết lại là mình.Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Động thủ!

Đừng cho bọn chúng lên tiếng!

Tôi cần người sống!Ô Ấn lập tức bạo phát, giống như con báo lập tức bạo phát tốc độ cực nhanh, lập tức hiện ra sau lưng của một tên và chặt vào cổ của tên này làm hắn ngất đi.Trịnh Minh Hòa chính là cường giả kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, hắn nghe lệnh của Nhạc Trọng thì đã chuẩn bị chiến đấu từ trước rồi, lựa chọn địa hình có lợi nhất.

Một khi nhận được mệnh lệnh, hắn liền bổ nhào qua, hai phát chặt cổ lần nữa thì đã làm chúng ngất đi toàn bộ.Nhạc Trọng nhìn qua hai gã gác súng máy ở cách đó một trăm mét, hai mắt ngưng tụ, sau đó hai lần phát động Khủng Cụ Thuật.

Hai đạo tinh thần lực cường đại tiến vào trong thưc hải của hai tên này, trực tiếp làm bọn chúng bị hù chết.Sau khi giải quyết sáu gã chiến sĩ, một chút âm thanh cũng không phát ra.Nhạc Trọng lưu lại Trịnh Minh Hòa, bạch cốt hai người lưu thủ bên ngoài, kéo lấy Tiết Cương ba người tiến vào trong một căn phòng nhỏ.Ô Ấn trực tiếp cầm nước tưới vào đầu của ba tên này, đem ba tinh giội tỉnh lại.- Thành thật một chút!

Nếu không tao giết bọn mày!Tiết Cương ba người vừa mới tỉnh lại, chợt nghe được âm thanh lạnh như băng của Nhạc Trọng, đồng thời một họng súng đặt lên đầu của bọn họ, bọn họ thoáng cái trở nên hết sức thành thật, cũng không có la to cảnh báo người trong trấn.

Dù sao không có gì quý hơn mạng của mình cả.Nhạc Trọng nhìn qua Tiết Cương ba người lạnh như băng nói:- Tao muốn biết tình báo của Long Đằng trấn, nếu như bọn mày thành thật khai thật, tao có thể cho bọn mày con đường sống.

Nếu không nói thật thì bọn mày đi chết đi.Tiết Cương thoáng cái chấn kinh, quỳ gối trước người Nhạc Trọng và dập đầu liên tục, nói:- Tiểu nhân nhất định tri vô bất ngôn (không biết không nói) ngôn vô bất tẫn (biết gì nói nấy)! !

Đại nhân xin hỏi!

Chỉ cần tôi biết rõ, tôi nguyện ý nói toàn bộ chi đại nhân nghe.- Tôi cái gì cũng nguyện ý nói.- Chỉ cần là tôi biết rõ!

Tôi nhất định sẽ không chút giấu diếm."..."

Ba tên chiến sĩ này không có cốt khí nhìn qua Nhạc Trọng dập đầu cầu khẩn.

Chỉ cần còn sống thì không ai xương cứng cả.Nhạc Trọng lúc này mới bắt đầu điều tra hư thật của Long Đằng trấn.

Tiết Cương ba người cũng đem toàn bộ tin tức mình biết nói cho Nhạc Trọng nghe.

Chương 442: Vào trấn. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong Long Đằng trấn có hơn hai ngàn người sống sót ở lại.

Trong đó bộ hạ của Trần Lương có bốn trăm người, nhưng mà bốn trăm người này phần lớn là đám ô hợp như Tiết Cương.

Bộ hạ chính thức đánh nhau của Trần Lương chỉ hơn bốn mươi tên tâm phúc mà thôi, nhưng mà bốn mươi tên tâm phúc này có áo giáp da thú biến dị, cơ hồ đao thương bất nhập, đồng thời bọn họ là người cường hóa trên cấp mờ.

Đúng là dựa vào bốn mươi tên tâm phúc và sức chiến đấu của hắn, Trần Lương mới là chưởng khống giả của trấn nhỏ.Mà trong bốn mươi tên tâm phuc này, có Tứ đại Kim Cương là người cường hóa trên cấp 30.

Mà Tứ đại Kim Cương phân biệt là Lực Vương Mã Hùng, Hỏa Vương Hà Thắng, Thiên Vương Nguyên Trinh, Thanh Vương Từ Tấn.Trần Lương cướp được Long Đằng trấn thì hắn không quản lý gì cả.

Cả thị trấn nhỏ do hắn điều khiển chướng khí mù mịt, hắn và bộ hạ của hắn phần lớn thời gian là chơi nữ nhân.

Bởi vậy cả thị trấn nhỏ đều giống như tử trấn, nữ nhân có chút tư sắc và tôn nghiêm không dám bước ra ngoài cửa, hoặc là biến mình thành vừa bẩn vừa thối, làm cho người ta không ai có hứng thú.

Nếu không phải khiếp sợ sức chiến đấu của Trần Lương thì cả trấn này sớm tạo phản rồi.Từ miệng của Tiết Cương thì Nhạc Trọng còn có được tình báo quý giá, chính là sau khi Trần Lương cướp được Long Đằng trấn thì bắt được liên đội biên phòng, hắn chỉ đánh liên đội biên phòng này vào trong nhà lao, một lòng mơ tưởng thu phục đám quân biên phòng này.

Nhưng mà cho tới bây giờ hắn chỉ mới thu phục được sáu lính biên phòng truyện được copy tại kktruyen.com mà thôi.Mà liên đội biên phòng này lấy Long Đằng trấn làm chủ lực.Sau khi bọn họ thu phục Long Đằng trấn xong thì sĩ quan cao cấp bị Trần Lương xếp đặt thiết kế tiêu diệt, cuối cùng những người đó bị tước đoạt vũ khí, không thể phát huy sức chiến đấu của bọn họ.- Liên đội biên phòng!

Quá tốt!Nhạc Trọng nghe được tin tức này, lông mày có chút giãn ra.

Những quân nhân chính quy trải qua huấn luyện thì vô cùng hiếu chiến.

Có lính biên phòng làm nội tình, hắn có thể mở rộng thế lực ra một doanh, hơn nữa chỉ trải qua chiến đấu vài lần là một doanh này có sức chiến đấu mạnh ngay.Nhạc Trọng đứng lên trực tiếp nhìn qua Tiết Cương ra lệnh:- Đi!

Mang tao đi ngục giam!Tiết Cương biến sắc, nhìn qua mấy người Minh Giai Giai bên cạnh Nhạc Trọng và khó xử nói ra:- Đại nhân!

Chỗ ngục giam có hơn hai mươi tên chiến sĩ thủ vệ, đồng thời còn có Thiên Vương Nguyên Trinh lợi hại nhất trấn thủ, ngài tới đó có phải quá ít người hay không?Nhạc Trọng nghe vậy sắc mặt khẽ biến thành hơi chìm.Ô Ấn chợt dùng họng súng lạnh như băng chỉa vào đầu của Tiết Cương và nói ra:- Bảo mày dẫn đường thì dẫn đường đi!

Đừng nói nhảm.

Hoặc là mày muốn đầu có cái lỗ trên đó sao?Tiết Cương cả kinh, vội vàng nói:- Tôi dẫn!

Tôi dẫn!

Xin đừng bắn.Ô Ấn nhìn qua hai tên khác, hàn quang trong mắt lóe lên và hỏi:- Thủ lĩnh!

Hai tên nay thì sao?

Có nên tiêu diệt bọn chúng hay không?Ô Ấn trải qua quá nhiều chuyện rồi, đã không phải là người bình thường đơn thuần, mà là phát triển trở thành binh sĩ thiết huyết.

Những địch nhân này tính mạng của họ trong mắt của hắn không khác gì con sâu con kiến, khi cần thiết sẽ giết chóc không do dự.Hai tên chiến sĩ nghe vậy thì sắc mặt tái nhợt, liên tục dập đầu với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua hai tên chiến sĩ này, nói:- Đánh ngất xỉu trói lại đi!

Tôi đã nói chỉ cần bọn họ phối hợp, tôi sẽ cho con đường sống.

Nếu như bọn chúng xuất hiện ở chiến trường thì cứ giết là được.Nghe Nhạc Trọng nói thì Tiết Cương ở bên cạnh buông lỏng một hơi, hắn thập phần sợ hãi Nhạc Trọng qua sông đoạn cầu, sau khi chuyện thành công thì giết hắn.- Vâng!Ô Ấn nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì lập tức tiến lên đánh ngất xỉu hai tên này, sau đó dùng dây thừng trói bọn chúng thật chặt.- Đi!Trấn nhỏ này giống như một cái trấn chết chóc, không có một gian cửa hàng nào mở cửa buôn bán, cũng không có người nào đi lại, đại bộ phận người sống sót đều trốn trong nhà, giống như cái xác không hồn chờ đợi tử vong giáng lâm.Chỉ có một ít bãi cỏ xanh và đại thụ thì có một ít người sống sót đang tìm kiếm côn trùng, lá cây, rau dại miễn cưỡng ăn no bụng sống qua ngày.Không có người sống sót nhìn nhiều bọn người Nhạc Trọng cả, bọn họ không có khí lực quan tâm tới chuyện nào khác.

Bọn họ ngay cả sống sót cũng vô cùng gian nan.

Chương 443: Ảnh lang.Chỉnh sửa : kktruyen.comVen đường thỉnh thoảng có thể nhìn thấy vô số thi thể nhân loại hoặc người tự sát, nhưng mà không có người nào quan tâm tới những thi thể kia, cũng không có ai đi thanh lý chúng cả.Cả thị trấn nhỏ không có một tia sinh cơ, tỏa ra khí tức mục nát và già nua.

Có lẽ không cần tang thi tấn công, cái trấn nhỏ này không kiên trì được mấy tháng nữa.- Tên Trần Lương này thật sự là một tên phế vật!

Không ngờ biến thị trấn thành như thế này!Nhạc Trọng nhìn thấy không khí trong trấn nhỏ này trầm lắng như vậy, khẽ chau mày.

Hắn lần đầu tiên nhìn thấy quản lý yếu kém như vậy, không có trật tự nào cả.Lúc c,h.ỉnh. sử.a bở.i k k tru ye,n. com trước cho dù là huyện Thanh Nguyên hay là thành phố SY tuy người sống sót trôi qua rất khổ, nhưng mà còn có trật tự nhất định, còn có một tia sinh cơ.

Ở trong Long Đằng trấn này không có một tia sinh cơ nào, cơ hồ tất cả người sống sót giống như đang chờ chết vậy.Cùng nhau đi tới, Nhạc Trọng lúc này đi tới một ngục giam.Ở cửa ra vào của ngục giam có bên tên lính đang cầm súng trường 81 thủ vệ.- Tiêu diệt bọn chúng!Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua bạch cốt ra lệnh.Linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt chớp động lên vài cái, tay phải đưa lên và bốn gai xương bắn thẳng ra ngoài, lập tức xuyên qua đầu lâu của bốn tên lính đang cầm súng trường 81, giết chết bọn chúng.- Thật đáng sợ!Tiết Cương nhìn thấy màn này thì trong nội tâm phát lạnh, Nhạc Trọng vậy mà không nói hai lời đã ra lệnh cho thủ hạ giết qua, hơn nữa lập tức vô thanh vô tức tiêu diệt bốn tên lính gác, làm cho nội tâm của hắn tràn ngập hàn ý.- Giết sạch thủ vệ bên trong đi!Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt và trầm giọng ra lệnh.

Nếu đã động thủ thì Nhạc Trọng không chút lưu tình.Bạch cốt nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì giống như thiểm điện lao thẳng vào trong ngục giam.Bạch cốt có được tốc độ gấp năm lần người bình thường, tuy so ra thì kém Nhạc Trọng, nhưng mà vẫn ảp đảo trên người bình thường, nó vừa xông vào trong ngục giam, từng đạo cốt nhận mãnh liệt bắn ra ngoài, đem những tên thủ vệ đang canh giữ nhà giam giết đi.Tốc độ của bạch cốt quá mức nhanh nhẹn, nó vẫn chém giết mười ba tên thủ vệ thì đám thủ vệ trong nhà giam mới kịp thời phản ứng, bọn chúng nhao nhao dốc sức liều mạng bắn vào bạch cốt.

Nhưng mà viên đạn bắn lên người của bạch cốt thì chợt nhao nhao bị đẩy lùi ra ngoài, bạch cốt tiện tay cốt nhận tung bay, trực tiếp chém giết vài tên thủ vệ còn lại.Thời điểm bạch cốt giết chết tên thủ vệ cuối cùng, cửa một gian phòng bị đẩy ra ngoài, một tên nam nhân chỉ mặc đồ lót, toàn thân lõa lồ đi ra khỏi phòng.

Nam nhân này chính là Trần Lương nói tới một trong Tứ đại Kim Cương Thiên Vương Nguyên Trinh!Nguyên Trinh nhìn thấy chung quanh là xác của đám thủ vệ, trong nội tâm rùng mình, hắn nhìn qua bạch cốt lớn tiếng quát lớn:- Mày là thằng nào?

Dám can đảm tới đây giương oai?Bạch cốt không nói hai lời, cầm búa lớn trong tay và sát cơ lẫm lẫm không ngừng tiến về phía của Nguyên Trinh.- Mày đáng chết!

Dị quang trong mắt Nguyên Trinh lóe lên, nổi giận gầm lên một tiếng, bước lên phía trước một bước, phát động kỹ năng thao túng đại địa, một đạo gai đất từ dưới đất bắn thẳng về phía bạch cốt.Gai đất này thành hình thật nhanh, thoáng cái đã đâm mạnh vào trên người của bạch cốt, đem nó trực tiếp đánh lên đỉnhnhà giam.Thiên Vương Nguyên Trinh có được kỹ năng thao túng đại địa, thao túng đại địa hắn tăng lên cấp ba rồi, đồng thời hắn cũng là một cường giả chuyên môn tăng tinh thần lực lên 39 điểm.

Hắn thao túng gai đất so với người bình thường sử dụng gai đất mạnh hơn vài lần, tốc độ đâm kích cũng gấp đôi.Cho dù là kỹ năng gì, trong tay người khác nhau thì cách sử dụng khác nhau.

Thiên Vương Nguyên Trinh xác thực có được sức chiến đấu đáng sợ, cả Long Đằng trấn chỉ có Trần Lương là hắn không có nắm chắc chiến thắng mà thôi.Nguyên Trinh nhìn qua bạch cốt dính trên trần nhà và cười lạnh, nói:- Cặn bã!

Chỉ bằng vào tên rác rưởi như mày mà cũng dám tới đây cướp ngục, thật sự là không biết tự lượng sức mình!Đột nhiên lúc này sắc mặt Nguyên Trinh đại biến, một cái gai đất lập tức hiện ra che ở trước người của hắn.Cơ hồ là sau một khắc ở không xa truyền ra vài tiếng vang, sáu viên đạn gai độc bắn lên gai đất, trực tiếp bắn ra sáu lỗ nhỏ trên gai đất, oanh lên người của Nguyên Trinh và làm hăn té trên mặt đấtNhạc Trọng huy động Hắc Nha Đao chém tới, gai đất kia bị một đao chém đứt, nhìn thấy Nguyên Trinh từ dưới đất miễn cưỡng đứng lên.- Không chết?

Giáp da biến dị thú thật tốt!

Hẳn là giáp da của biến dị thú cấp hai rồi!Nhạc Trọng nhìn Nguyên Trinh và nhanh chóng đưa ra suy đoán.Cơ hồ chỉ có da của biến dị thú trên cấp hai mới có thể ngăn cản viên đạn gai độc bắn trúng, giáp da biến dị dươi cấp hai không thể ngăn cản viên đạn gai độc, không cách nào phòng ngự hoàn toàn.Nguyên Trinh vừa mới từ trên đất đứng lên, từ trên trần nhà, một đạo gai xương bén nhọt đâm xuống đầu của hắn.Nguyên Trinh hoảng hốt lập tức phát động kỹ năng thao túng đại địa, một gai đất thật nhanh ngăn ở trước người của hắn.Gai xương kia đâm vào gai đất ba phần thì hết lực dừng lại.Bạch cốt từ trên trần nhà nhảy xuống, cầm búa lớn hung hăng bổ lên phía trước.Một búa bổ lên thì bức tường chấn động, chợt rạn nứt ra.Mà Nguyên Trinh lúc này điên cuồng thúc dục kỹ năng, gai đất phủ kín vết rạn khóa búa lớn của bạch cốt lại, đồng thời tâm niệm của hắn vừa động thao túng gai đất, chợt xuất hiện hai lỗ nhỏ để hắn nhìn qua bên kia.Thời điểm Nguyên Trinh nhìn thấy hình ảnh bên kia, đột nhiên từ bóng dáng của hắn có một đầu ảnh lang vô thanh vô tức thoáng cái bổ nhào vào cổ của hắn, mở miệng lớn dính máu một ngụm cắn vào cổ của Nguyên Trinh.- Xuất hiện lúc nào?Nguyên Trinh hiện ra suy nghĩ cuối cùng này, cổ của hắn chợt bị ảnh lang cắn trúng và đầu bay lên cao cao.Ảnh lang là triệu hoán thú có thể xuyên qua các bóng râm, rất khó bị người phát hiện.

Nguyên Trinh đang chiến đấu với bạch cốt nên không có du lực phân tâm, bởi vậy lúc này mới bị ảnh lang một kích đắc thủ.

Nếu như Minh Giai Giai đấu với Nguyên Trinh thì Nguyên Trinh thoáng cái có thể miểu sát Minh Giai Giai.Mất đi kỹ năng của Nguyên Trinh ủng hộ, những tường đất và gai đất nhao nhao sụp đổ..Nhạc Trọng tiêu diệt Nguyên Trinh xong liề bảo Trịnh Minh Hòa đem những lính biên phòng bị nhốt thả ra ngoài, tập hợp trước mặt của hắn.Nhạc Trọng nhìn qua đám lính biên phòng kia và nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Là tôi cứu các người!

Hiện tại các người có ai lựa chọn, thứ nhất, chỉ cần đáp ứng không thú nghịch với tôi, các người có thể tự hành rời đi, rời khỏi thị trấn nhỏ.

Thứ hai, ra sức cho tôi, cùng tôi chiến đấu tiêu diệt Trần Lương.

Hơn nữa từ nay về sau phục tùng mệnh lệnh của tôi.

Tôi sẽ cho các người vũ khí, đồ ăn, thắng lợi, vinh quang, tôn nghiêm!Nghe Nhạc Trọng lên tiếng, những lính biên phòng liền trầm măc, hai mặt nhìn nhau, nghị luận nhao nhao.

Bọn họ rất khó hiểu Nhạc Trọng là người nào, muốn bọn họ hiện giờ ra sức cho Nhạc Trọng cơ hồ là không thể nào.

Chương 444: Xu thế nghiền áp.Chỉnh sửa : kktruyen.comBọn họ không phải là bọn người Cam Đào đã nhận hết tra tấn và vũ nhục của quân Thái, mỗi lần bị Nhạc Trọng cứu vớt thì tràn ngập cảm kích với Nhạc Trọng.Một gã chiến sĩ làn da ngâm đen, thân cao một mét bảy, lớn lên thập phần khỏe mạnh trầm giọng nói ra:- Xin chào!

Tôi là Thân Kiến Quang!

Chúng tôi nguyện ý đi theo anh tiêu diệt Trần Lương.

Nhưng chỉ cần anh không tổn thương tới người dân trong Long Đằng trấn, chúng tôi sẽ phục tùng mệnh lệnh của anh trong một tháng.

Một tháng sau chúng tôi sẽ quyết định thần phục hay là rời đi, anh thấy thế nào?Nhạc Trọng nghe vậy trực tiếp đồng ý nói:- Có thể!Những chiến sĩ này có thể làm huấn luyện viên trong một tháng, có thể chỉ điểm luyện ra một đám tân binh cho Nhạc Trọng.

Chỉ cần trải qua huấn luyện và tôi luyện một thời gian ngắn, những tân binh kia có sức chiến đấu không kém gì.

Thực chiến chính là phương pháp luyện binh tốt nhất, chỉ có trải qua thực tế huấn luyện và hun đúc mới có thể tạo ra binh sĩ hợp cách.Nghe được Thân Kiến Quang đề nghị, các lính biên phòng khác cũng gật đầu không nói.

Dù sao ngoại giới hiện tại nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, cho dù Nhạc Trọng thả bọn họ rời đi, nhưng mà không có vũ khí nào cũng là chuyện vô cùng nguy hiểm.Hợp nhất các lực lượng vũ trng xong, Nhạc Trọng liền mang theo người đoạt lấy súng ống đạn dược của đám người Trần Lương đưa tới tay n guồ-n, : k.ktr uy e n..c.om, đám lính biên phòng.

Hắn một người có thể tiêu diệt cả liên đội, cho dù Thân Kiến Quang dẫn người phản loạn thì hắn cũng có thể trấn áp.Thân Kiến Quang và hai mươi mấy tên lính được phát súng trường 81 và nhiều đạn dược, lúc này mới ổn định nội tâm.- Mang tôi đi tới chỗ của Trần Lương!Nhạc Trọng gọi Tiết Cương trực tiếp ra lệnh.Tiết Cương nhìn thấy Nhạc Trọng dễ dàng đánh hạ hai mươi mấy tên chiến sĩ canh giữ phòng giam thì hoảng sợ, cung kính nói:- Vâng!

Đại nhân!Ra khỏi ngục giam, Nhạc Trọng thập phần ngoài ý muốn nhìn qua mọi phía bên ngoài.

Phải biết bọn họ vùa rồi ở trong ngục giam gây ra động tĩnh không nhỏ đấy, còn có tiếng súng truyền ra, nếu là thế lực khác đã sớm báo động và có quân línhéo tới nơi này rồi.Trịnh Minh Hòa và Ô Ấn hai người xung trận ngựa lên trước, dưới sự chỉ dẫn của Tiết Cương thì đi tới trước một biệt thự xa hoa nhất trong trấn này.

Trần Lương và tâm phúc của hắn đều ở trong khu biệt thự, trải qua cuộc sống rượu thịt tửu lâm đáng ngưỡng mộ.Chung quanh khu biệt thự có tường vây cao ba mét, trên tường vây có điện cao thế chạy qua, bên trong có bốn tháp súng máy cao cao canh gác, mỗi một súng máy đều có hai tên chiến sĩ đóng quân lại.Trong cửa ra vào biệt thự càng có tám tên chiến sĩ thủ vệ.Trong biệt thự có nhiều đội chiến sĩ không ngừng tuần tra, nhìn ra được phòng vệ cực kỳ sâm nghiêm.

Biệt thự này phòng ngự quả thật còn sâm nghiêm hơn cả phòng ngự ở Long Đằng trấn.Trịnh Minh Hòa ở xa xa nhìn qua biệt thự và nhướng mày nói:- Thoạt nhìn không dễ gì vào được!Tiết Cương nghe vậy nói thẳng:- Đại nhân, ngài không cần lo lắng!

Bọn họ phòng thủ nhìn thì vô cùng nghiêm mật, trên thực tế là một đám không thể đánh nhau! !

Chỉ cần tiêu diệt mấy người thì bọn chúng sẽ sụp đổ!- Ah!Trịnh Minh Hòa nghe vậy, trong nội tâm khẽ động, hắn trực tiếp móc một khẩu AK ra điên cuồng bắn vào trong khu biệt thự.Đột nhiên có một làn mưa đạn bắn vào trong khu biệt thự, dưới làn đạn dày đặc này tám tên thủ vệ có bốn tên đã ngã xuống đất ngay tại chỗ.- Địch tập kích! !

Địch tập kích!Bốn tên chiến sĩ còn lại vô cùng bối rối, lúc này vừa rống to lên vừa chạy vào trong khu biệt thự.Bốn tòa tháp súng máy canh gác lúc này vô cùng bối rối, trực tiếp bóp cò, rất nhiều viên đạn bắn loạn xạ ra khắp bốn phía, bọn chúng xạ kích một chút chính xác cũng không có, hoàn toàn bắn vào không trung lãng phí đạn dược mà thôi.Ánh mắt Nhạc Trọng nhíu lại và lấy một khẩu súng trường 03 ra bắn vào một tòa tháp canh hai viên đạn, hai tên chiến sĩ đang ở trên tòa tháp canh lập tức trúng đạn vào đầu.Sau khi hai tên chiến sĩ trên tòa tháp canh này chết đi, ba tòa tháp súng máy còn lại lập tức dừng bắn ngay, sáu tên chiến sĩ không ngừng nằm thụp xuống, không dám ló đầu ra.Ô Ấn cầm lấy một khẩu súng trường 05 không ngừng bắn phá lao vào trong cửa chính, bắn chết một tên hộ vệ.Đám thủ vệ trong biệt thự lúc này đã trốn vào sau công sự che chắn rồi, không dám thó đầu ra chút nào, chỉ thỉnh thoảng dùng súng bắn loạn xạ ra bên ngoài mà thôi, ngay cả ngoi đầu lên cũng không dám làm.- Đánh tan bọn chúng!Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt và ra lệnh.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng và lệ quang trong mắt của bạch cốt lóe lên, nó trực tiếp phóng về cửa biệt thự có làn đạn dày đặc nhất.Đại lượng viên đạn không ngừng bắn lên người của bạch cốt, cho dù là địch hay ta nhìn thấy một màn này thì vô cùng kinh hãi.Tiết Cương biến sắc thầm nghĩ trong lòng:- Thật đáng sợ!

Hoàn toàn có người đao thương bất nhập a.

Tồn tại như vậy có người nào có thể ngăn cản hắn tiến công đây?Thân Kiến Quang cũng biến sắc:- Mấy người kia quả thật là người cường hóa vô cùng mạnh mẽ, trách không được chỉ có mấy người mà dám khiêu chiến Trần Lương.

Nhưng mà không biết bọn họ đối với người dân trong Long Đằng trấn là tốt hay xấu!Bạch cốt lao trong làn bom lửa đạn chạy thẳng tới cánh cửa biệt thự, trong tay của nó có bốn cốt nhận bắn ra ngoài, bốn đầu lâu đầy máu bay lên cao cao.- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!- Đầu hàng! !

Tôi đầu hàng! !

Van cầu ngài đừng giết tôi!"..."

Nhìn thấy một màn kinh khủng này, phòng tuyến tâm lý của đám người trong biệt thự đã sụp đổ hoàn toàn, một đám hoặc vứt bỏ súng ống đầu hàng hoặc chạy vào sâu trong biệt thự, hoặc là quỳ trên mặt đất lớn tiếng cầu xin tha thứ, hoàn toàn không có ý chí chiến đấu.Bạch cốt không quan tâm tới đám người cầu xin tha thứ, nó không ngừng xông lên và điên cuồng chém giết đám hộ vệ dám phản kháng.Từng đạo cốt nhận, gai xương không ngừng hiện lên, mang theo máu tươi mãnh liệt, những tên tâm phúc của Trần Lương có ý đồ chống cự hoặc bị bạch cốt giết chết hoặc đóng đinh trên tường.Nhạc Trọng mang theo mọi người đi theo sau lưng của bạch cốt, không ngừng thu hàng binh và giết đám ô hợp dám chống cự.- Tên nào tinh trùng lên não dám tới đây giương oai!

Không muốn sống sao?Nương theo âm thanh là tiếng rống lên giận dữ, một gã thân cao một mét tám, cầm một cây Lang Nha bổng to lớn, cạo đầu trọc, tướng mạo dữ tợn hung hãn từ trong một gian phòng biệt thự đi ra ngoài.Phanh một tiếng súng vang, tên đại hán cầm Lang Nha bổng lập tức bị bắn nát đầu, thân thể ngã ngược ra phía sau.Nhạc Trọng cầm gai độc trong tay vẫn còn khói thuốc súng bay ra ngoài, hắn nhìn tên côn đồ hung hãn nói ra:- Mày nói nhảm quá nhiều!

Ngu xuẩn!Đứng ở bên người Nhạc Trọng là Tiết Cương nhìn thấy tên côn đồ này bị một viên đạn bắn nát đầu, trong lòng có chút phức tạp.

Tên côn đồ hung hãn này là một trong Tứ đại Kim Cương Lực Vương Mã Hùng dưới trướng của Trần Lương.

Chương 445: Xu thế nghiền áp. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMã Hùng có được một thân quái lực, một gậy có thể đánh nát đầu L2, đồng thời mặc áo giáp da biến dị thú phòng ngự kinh người, lúc trước Trần Lương cướp lấy Long Đằng trấn thì hắn giết không ít người.

Cao thủ như vậy lại bị Nhạc Trọng một súng bắn vào đầu tiên diệt, ngay cả tên cũng chưa kịp báo ra có thể thấy được thực lực của Nhạc Trọng khủng bố tới mức nào.Mã Hùng vừa bị giết chết, bạch cốt trực tiếp nhảy vào trong ịiệt thự của hắn, trong biệt thự này nhanh chóng vang lên âm thanh hét thảm thiết của nhân loại, hiển nhiên bạch cốt đang tàn sát những tên hộ vệ dám ngăn cản nó.Không lâu cả người bạch cốt đầy máu lao ra khỏi biệt thự và tiếp tục xung phong, chạy thẳng vào khu biệt thự.Dưới công kích của bạch cốt giống như ma thần hàng lâm, những tên chiến sĩ kia không còn chút tâm lý chiến đấu nào cả, nhao nhao đầu hàng.

Nhạc Trọng một đường thu thập không ít tù binh, căn bản không có gặp bất cứ chống cự nào cả.

Phàm là người chống cự sẽ bị bạch một kích miểu sát.Nhạc Trọng một đường công phạt thế như chẻ tre, thời điểm đánh vào trung tâm của khu biệt thự lại đột nhiên có dị biến nảy sinh, từng cây mây lớn từ dưới đất thò ra, lao thẳng về phia bạch cốt.Bạch cốt cũng là cường giả chiến đấu vô số, hai chân của nó có hai cốt nhận bắn ra ngoài, dễ dàng chặt đứt cây mây đang trói nó.Thời điểm hai cây mây đứt đoạn, chỗ bạch cốt vừa đứng lần nữa bắn ra bốn cây mây, thập phần tinh chuẩn lao vào hai tay hai chân của bạch cốt mà trói chặt.Nếu như bạch cốt bị cây mây này trói chặt lại, nó sẽ gặp không cách nào di động nửa bước, chỉ có thể trở thành bia ngắm cho cường giả mà thôi.Tốc độ của bốn cây mây vô cùng nhanh chóng, cho dù Nhạc Trọng có tốc độ gấp mười lần người bình thường muốn né tránh cũng vô cùng khó khăn.

Bạch cốt cũng chỉ có tốc độ gấp năm lần người bình thường, căn bản tránh không khỏi.

Nó thoáng cái bị cây mây đáng sợ kia trói chặt.Linh hồn ma hỏa trong mắt bạch cốt lúc này chớp động, cây mây trói chặt bạch cốt lập tức hóa thành lưỡi đao sắc bén, sau đó thân hình của nó chớp động lao thẳng về phía trước, liền trực tiếp chặt đứt toàn bộ cây mây.Bạch truyện được copy tại kktruyen.com cốt thoáng giãy dụa thoát ra khỏi cây mây, duỗi tay phải ra, một ngón tay điểm vào gian phòng ở xa xa, một gai xương từ trong ngón tay của nó đâm vào trong phòng, đâm vào trong đầu của một tên nam nhân, đính hắn lên tường.Tên nam nhân này là một trong Tứ đại Kim Cương Thanh Vương Từ Tấn dưới trướng của Trần Lương.

Từ Tấn vừa chết thì tất cả cây mây không còn nữa, chỉ có một cái động lớn trên mặt đất biểu hiện là từng có cây mây mọc ra mà thôi.Trịnh Minh Hòa nhìn thấy bạch cốt dễ dàng chém giết Từ Tấn thì trong nội tâm tràn ngập kinh hãi.- Hảo cường! !

Bạch cốt này quá mạnh mẽ cường hoành!

Không ngờ có thể dễ dàng chém giết cường giả như vậy.

Trách không được hắn có thể đại biểu Nhạc Trọng thống soái cả chi đội ngũ.

Nếu không có vũ khí hạng nặng thì cả một doanh cũng bị nó tiêu diệt.Đúng lúc này trong một tòa biệt thự, một người dáng người thấp bé, tướng mạo bình thường, nhuộm tóc vàng, bấm lỗ tai, tuổi chừng hai mươi ăn mặc như trong phim Young and Dangerous [tập tành làm giang hồ] đi ra bên ngoài, vẻ mặt vẻ lo lắng lạnh lùng nói:- Là ai! !

Dám ở nơi này tàn sát người của tao, chó má, không muốn sống nữa phải không?Tiết Cương nhìn thấy tên ăn mặc quần áo giống như phim Young and Dangerous thì xác nhận đó là Trần Lương, không nhịn được hít một hơi lãnh khí, lui ra phía sau vài bước:- Trần Lương! !

Rốt cuộc tên ác ma này cũng xuất hiện rồi!Nhạc Trọng nhìn Trần Lương thì trực tiếp dùng gai độc nhắm vào đầu của Trần Lương bắn một viên.Phanh một tiếng súng vang, viên đạn gai độc trong chớp mắt đã tới trước người của Trần Lương.Mắt thấy Trần Lương sẽ bị Nhạc Trọng bắn nổ đầu, một màn sáng màu xanh ở trước ngực của hắn khởi động, một cái chuông nhỏ bay thẳng lên đầu của hắn, tản mát ra từng đạo hào quang màu xanh bao phủ quanh người của hắn.

Viên đạn gai độc bắn lên màn sáng màu xanh kia thì chợt bị đẩy lùi ra ngoài.- Đó là cái gì?Nhạc Trọng nhìn thấy đầu lâu của Trần Lương có cái chuông màu xanh hiện ra, trong mắt hiện lên thần sắc ngưng trọng, đây tuyệt đối là một kiện dị bảo khó có được.- Mày dám động thủ giết tao! !

Tao tuyệt đối sẽ giết mày!Sắc mặt của hắn đại biến, phát ra âm thanh gào rú tức giận, trong nội tâm tràn ngập suy nghĩ mà sợ.

Nếu không phải trên đầu của hắn có linh chung màu xanh kia, hắn lúc này đã bị bắn chết rồi.- Đi chết đi!Sắc mặt Trần Lương tái nhợt, bước lên trước một bước, xa xa một quyền đanh qua bạch cốt.Bạch cốt giống như bị búa tạ nện trúng vào người, oanh một tiếng bay ngược ra xa hơn mười thước, thân thể của nó cho dù đạn súng máy cũng khó làm bị thương, bây giờ bị đánh vỡ một ít xương cốt.Thân Kiến Quang, Ô Ấn, Trịnh Minh Hòa đều sử dụng súng ống bắn điên cuồng qua phía Trần Lương, viên đạn kim loại dày đặc không ngừng bắn qua phía Trần Lương.

Nhưng mà những viên đạn không ngừng bắn lên màn sáng màu xanh, nhao nhao rơi trên mặt đất, không có cách nào tổn thương được Trần Lượng mảy may.- Vô dụng thôi! !

Bọn mày là đồ vương bát đản! !

Xem lão tử giết bọn mày như thế nào đây!Sắc mặt của Trần Lương cười dữ tợn, giống như thần linh lao thẳng qua phía của Nhạc Trọng bên này.- Công kích của hắn đã vào phạm vi tầm bắn.Nhạc Trọng nhìn qua phía Trần Lương đang lao thẳng tới trước, trong nội tâm lẳng lặng ước định.- Lui ra phía sau!Nhạc Trọng quát lên một tiếng lớn, hai tay vừa lộn và một khẩu súng chống tăng hiện ra trong tay của hắn.

Hắn nhanh chóng nhắm về phía Trần Lương và bóp cò.Ánh lửa lóe lên, một quả đạn hỏa tiễn chống tăng bắn thẳng qua phía Trần Lương!- Ống phóng rốc-két! !

Hỗn đản đáng chết!Trần Lương vừa nhìn thấy Nhạc Trọng cầm ống phóng rốc-két, ánh mắt có chút co rụt lại, hai chân điểm một cái xuống đất và nhảy lên cao cao.Đạn hỏa tiễn xẹt qua thân thể của Trần Lương một chút, bắn lên vách tường của biệt thự và mở ra một lỗ hỏng lớn.- Tao tưởng rằng cái chuông màu xanh của mày phòng ngự mạnh lắm chứ, không ngờ không thể chống được đạn hỏa tiễn!Nhạc Trọng nhìn qua Trần Lương chật vật mà trốn, trong nội tâm đưa ra suy đoán.- Móa!

Mày đi chết đi!Nương theo vô số âm thanh thủy tinh bị nghiền nát, Trần Lương từ trong một gian phòng lao ra ngoài, hai mắt chớp động hào quang hung tàn đánh qua phía Nhạc Trọng một quyền.Nhạc Trọng cùng Trần Lương hai người cách nhau không quá bốn mươi mét, Trần Lương không ngờ cách xa bốn mươi mét đánh cách không một quyền.

Một quyền như vậy cơ hồ không có uy hiếp gì Nhạc Trọng cả, nhưng mà Nhạc Trọng không dám lãnh đạm, giơ hai tay lên ngăn cản trước người.Sau một khắc một cổ lực lượng to lớn truyền tới, hung hăng đánh lên hai tay của Nhạc Trọng, xuyên qua da heo biến dị cấp hai truyên vào người của Nhạc Trọng, đánh hắn bay ra xa mười mét, hai tay gần như mất tri giác.- Hảo cường!

Thằng này thật mạnh!

Chương 446: Chiến Trần Lương.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng thoáng từ trên đất đứng lên, nhìn qua Trần Lương, trong mắt tràn ngập ngưng trọng.Tuy Trần Lương này quản lý chỉ là trấn nhỏ, thủ hạ chỉ là một đám ô hợp, nhưng mà bản thân của hắn cực kỳ cường đại, nếu không phải cường độ thân thể của Nhạc Trọng đủ cao, vừa rồi một quyền của Trần Lương đã đánh đoạn cánh tay của hắn.

Cho dù thân thể của Nhạc Trọng đủ mạnh thì hai tay cũng run lên, bản thân vô cùng đau đớn.- Đi chết đi!Hàn quang trong mắt Trần Lương lóe lên, cười lạnh liên tục, hắn điểm chân một cái, thân thể giống như mọc ra đôi cánh, tốc độ gấp hai mươi lần người bình thường lao thẳng qua phía của Nhạc Trọng.Đúng lúc này thân hình bạch cốt chớp động, thoáng cái ngăn cản tuyến đường của Trần Lương, huy động búa lớn bổ lên người của Trần Lương.

Cho dù là vòng phòng hộ thế nào thì cũng cần tiêu hao năng lượng duy trì, hơn nữa cũng có hạn mức phòng ngự cao nhất, chỉ cần công phá được phòng ngự thì sẽ phá hủy được vòng bảo hộ.Trần Lương cười lạnh, lập tức dùng một quyền đánh lên người của bạch cốt.- Rác rưởi!

Chỉ bằng thằng này muốn ngăn cản lão tử thì chỉ có chết mà thôi!

Xem lão tử đánh nát đầu của mày đây!Thân thể của bạch cốt cách Trần Lương hơn mười thước có chút uốn éo, sau một khắc, xương bả vai của nó nát bấy, nó cũng bay ngược ra xa hơn mười thước khảm vào vách tường, khảm nhập vào trong biệt thự.Trong nháy mắt Trần Lương dừng lại công kích bạch cốt, Thân Kiến Quang và các chiến sĩ khác cùng nhao dốc sức bắn phá về phía Trần Lương.Vô số viên đạn bắn lên tầng ánh sáng màu xanh trước người của Trần Lương thì nhao nhao rơi xuống.- Rác rưởi!

Đi chết!Trần Lương nhìn qua những viên đạn phóng về phía hắn, thân hình lóe lên, một tên chiến sĩ ở ng u ồ n. :, kk t.r u ye n .c o m cách hắn hơn bốn mươi mét bị hắn cách không đánh ra một quyền.Trong chớp mắt đầu của tên chiến sĩ này bị sức lực to lớn đánh nát đầu.Nhìn thấy một màn này thi sắc mặt của mọi người đại biến, nhao nhao lui ra phía sau.Giờ phút này Trần Lương giống như ác ma vô địch, chẳng những đao thương bất nhập, đồng thời còn có thủ đoạn giết người khủng bố.

Bọn người Trịnh Minh Hòa tuy nhân số nhiều nhưng không cách nào làm gì được Trần Lương.- Đi chết!

Đi chết!

Phản bội tao thì chỉ co chết! !

Tao là vô địch!

Ha ha ha ha ha...Trần Lương điên cuồng cười to, liên tục vung quyền.Mà trước năng lực khủng khiếp và quỷ dị của Trần Lương thì từng tên chiến sĩ bị đánh nổ đầu, hoặc là trái tim xuất hiện cái động, hoặc là trực tiếp bị đánh gãy làm hai, trên mặt đất phát ra âm thanh rên rỉ thống khổ.Mà cái chuông màu xanh kia thủ hộ, Trần Lương cũng có được lực lượng hủy diệt một đội quân không có vũ khí hạng nặng.

Tuy năng lực quản lý của hắn không được, nhưng mà hắn vẫn là bá chủ của trấn nhỏ này.- Súc sinh!Thân Kiến Quang nhìn thấy một tên chiến hữu chết trước mặt của mình, hai mắt của hắn đỏ thẫm và dùng súng trường 81 bắn điên cuồng qua phía Trần Lương.Rất nhiều viên đạn bắn lên hộ thể màu xanh của Trần Lương, hộ thể xuất hiện vết rách, chợt bị đẩy lùi, cũng phân tán lực chú ý của hắn một chút.Trần Lương quay đầu nhìn Thân Kiến Quang thì lạnh lùng cười cười, liền muốn huy động nắm đấm đoạt mạng của hắn.

Đúng lúc này trong lòng của hắn hiện ra báo động, thân thể lăng không lướt ngang qua năm mét, một viên đạn hỏa tiễn xẹt qua người của hắn, bắn vào trong biệt thự và nổ tung.

- Hắn có năng lực cảm giác nguy hiểm! !

Thật sự là gia hỏa khó giải quyết!Nhạc Trọng thả ống phóng rocket trong tay xuống nhìn qua Trần Lương trong nội tâm yên lặng thầm nghĩ.Trần Lương nhìn qua Nhạc Trọng cười lạnh một tiếng, cũng không thấy hắn làm động tác nào, thân thể của hắn giống như đạn pháo lao thẳng qua phía Nhạc Trọng:- Vô dụng thôi! !

Tao là vô địch! !

Hôm nay đám vương bát đản bọn mày phài chết trong tay của tao.Dị quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật cùng Ảnh Bộ, trên người của hắn trong chớp mắt hiện ra một tầng cốt giáp, hắn rút Ngạc Nha Cứ Nhận và trực tiếp tiến về phía Trần Lương.Song phương nhanh chóng tiếp cận, rất nhanh đã ở trong phạm vi bốn mươi mét, Trần Lương cười lạnh nhìn qua Nhạc Trọng và đánh ra một quyền.- Rác rưởi!

Đi chết đi!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, thân thể trực tiếp nhảy qua bên phải, một cổ kình phong lướt qua người của hắn, đánh lên mặt đất sau lưng của hắn một cái động lớn.Tuy công kích của Trần Lương hung hãn, nhưng mà công kích của hắn vô cùng đơn điệu, phát động Ảnh Bộ cho nên Nhạc Trọng dễ dàng né qua công kích của hắn, hắn nhanh chóng rút ngắn khoảng cách với Trần Lương.- Ngu xuẩn! !

Đi chết đi!Trần Lương nhìn thấy Nhạc Trọng vọt tới trước người của hắn, lạnh lùng cười cười, một quyền đánh lên người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vừa định né tránh, nhưng mà trong lòng báo động mạnh, hai chân của hắn có hai gai xương chèo chống hắn vọt thẳng lên trời.Một quyền của Trần Lương đánh ra trực tiếp đánh trúng vào gai xương, hai gai xương vỡ vụn hóa thành bột phấn.- Pháo không khí! !

Mày có kỹ năng pháo không khí!Nhạc Trọng từ trên trời rơi xuống, thoáng cái đã biết rõ năng lực của Trần Lương là gì.Trần Lương dữ tợn cười cười, trực tiếp động niệm, ngưng tụ ra mấy chục pháo không khí đánh lên người của Nhạc Trọng:- Đúng vậy!

Cho dù mày biết năng lực của tao cũng không dùng được!

Năng lực của tao là vô địch!Pháo không khí của Trần Lương khoảng cách càng gần thì uy lực càng lớn, hắn cũng cảm giác được Nhạc Trọng khó đối phó, lúc này mới dụ dỗ Nhạc Trọng tới gần hắn.Trần Lương đã từng thập phần may mắn săn giết hai con biến dị thú cấp ba đánh nhau ở trong trạng thái kiệt sức, chẳng những đạt được bảo vật thanh đồng linh chung, dị năng pháo không khí của hắn tăng lên cấp hai, trừ chuyện đó ra đẳng cấp cường hóa của hắn đạt tới cấp 53, sức chiến đấu trong khu vực này cơ hồ là vô địch.

Chính là vì như thế hắn mới không sợ Nhạc Trọng.Mấy chục đoàn pháo không khí có uy lực cực kỳ khủng bố, thoáng một phát đánh lên người của Nhạc Trọng, trực tiếp đánh cốt giáp trên người của hắn thành vô số mảnh, giống như có vô số cự chùy đánh lên người của hắn, ngũ tạng của hắn bị sức lực to lớn làm chấn động, phun ra một ngụm máu tươi.Nhạc Trọng hít sâu một hơi, nhìn qua Trần Lương phát động Khủng Cụ Thuật.Một đạo tinh thần lực mang theo sợ hãi bao phủ lấy tinh thần của Trần Lương.Trần Lương chỉ khẽ chau mày, thân thể không có không khỏe nào cả, tinh thần của hắn cũng không kém hơn Nhạc Trọng chút nào, Khủng Cụ Thuật không có hiệu quả với hắn.- Còn chưa có chết sao?

Để tao đưa tiễn mày một lần!Trần Lương dữ tợn cười cười, điểm một ngón tay qua phía Nhạc Trọng và muốn phát động năng lực.Đúng lúc này một đạo băng mâu đánh lên trên tầng bảo hộ màu xanh của hắn, ầm ầm nổ vang, làm cho hào quang trên tầng bảo hộ màu xanh ảm đạm đi rất nhiều.Trần Lương nhìn theo hướng băng mâu bắn tới, hắn nhìn thấy Thư Thiên Nhã sắc mặt tái nhợt.Trần Lương nhìn Thư Thiên Nhã và trong mắt hiện ra thần sắc ngoan độc nói ra.

Chương 447: Đuổi giết Trần Lương.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Xú nữ! !

Lão tử lát nữa bắt cô lại, sau đó đánh gãy tứ chi của cô!

Lột sạch quần áo và treo lên từ từ hưởng thụ.Nghe Trần Lương nói ác độc như vậy, sắc mặt của Thư Thiên Nhã trắng bệch, dùng thực lực của Trần Lương thì hắn thật sự làm được chuyện này!- Trước đó tao sẽ đốt mày thành tro bụi đã!Nhạc Trọng lóe hàn quang trogn mắt, cầm trong tay thanh kiếm ma viêm lớn và hung hăng bổ qua phía Trần Lương bên này.Thanh kiếm ma viêm này được Nhạc Trọng thúc dục nên bổ lên vầng hào quang của Thanh Đồng Linh Chung, ma viêm khủng bố này có thể dễ dàng thiêu đốt da biến dị thú cấp hai, lúc này không ngừng giao kích với tầng hào quang trước mặt.Dưới ma viêm khủng khiếp của Nhạc Trọng thúc dục thì bộc phát hung uy mạnh mẽ, vầng sáng màu xanh bị chém vỡ.Uy lực của ma viêm được quyết định bởi tố chất bản thân của Nhạc Trọng và đẳng cấp kỹ năng ma viêm.

Nhạc Trọng thân là người tiến hóa tinh thần, cường độ song thuộc tính, thực lực xa xa vượt qua cường giả đồng cấp.

Hắn thúc dục ma viêm cũng có được uy lực vô cùng đáng sợ, lúc này đã có thể chém vỡ lân giáp của biến dị thú cấp hai.Thời điểm thanh kiếm ma viêm sắp chém vào cổ của Trần Lương thì Thanh Đồng Linh Chung trên đầu của Trần Lương nhoáng một cái điên cuồng cuốn lấy hào quang màu xanh từ bốn phương tám hướng, ma viêm trong tay của Nhạc Trọng cũng tiêu tán theo tầng hào quang màu xanh này.Mà Thanh Đồng Linh Chung trên đầu của Trần Lương cũng ảm đạm đi rất nhiều, trực tiếp rơi trên mặt đất, hào quang màu xanh biến mất không còn gì nữa.

Tuy Thanh Đồng Linh Chung là bảo vật cấp năm, nhưng mà phòng ngự của nó vẫn có cực hạn đấy, ngăn cản ma viêm đáng sợ của Nhạc Trọng thì năng lượng của nó tiêu tán không còn.Khi Thanh Đồng Linh Chung vừa vỡ, sắc mặt của Trần Lương lập tức đại biến, từ sau khi hắn có được bảo vật này, còn không có nhìn thấy thứ gì phát hủy phòng ngự của nó.

Hắn đã từng thí nghiệm qua, Thanh Đồng Linh Chung ngăn cản công kích của một phát hỏa tiễn, nhân loại bình thường cơ hồ không thể làm hắn bị tổn thương chút nào.

Đây mới là thứ hắn dựa vào hung hăng càn quấy như vậy.Ô Ấn, Trịnh Minh Hòa nhìn thấy Thanh Đồng Linh Chung rơi xuống thì tinh thần chấn động, giơ súng bắn phá qua phía của Trần Lương.

Không có hào quang Thanh Đồng Linh Chung bảo hộ, Trần Lương không còn là địch nhân bất khả chiến bại nữa!- Đám vương bát đãn nhớ kỹ tao đấy!Trần Lương nổi giận gầm lên một tiếng, phát động kỹ năng thao túng không khí cấp hai, mười mét chung quanh thân thể của hắn có một đoàn không khí bích chướng lăng không hiện ra.Vô số viên đạn bắn lên trên đoàn bình chướng không khí thì rơi ra ngoài.Trần Lương vung tay lên, một đạo khí lưu cuốn lấy Thanh Đồng Linh Chung, từ trong tay của hắn bay ra ngoài.- Đi chết!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, năm ngón tay mở ra, mười đoàn viêm Trần Lương oanh kích ra ngoài.Sắc mặt Trần Lương đại biến, phát động dị năng, bình chướng không khí lăng không hiện ra.Mười đoàn ma viêm nổ tung bình chướng không khí, hỏa diễm cuồn bạo cuốn đi tất cả mọi thứ.

Thế nhưng mà Trần Lương lại tâm niệm vừa động, khí lưu khổng lồ thổi đám hỏa diễm bay đi, hỏa diễm đáng sợ kia cuốn tới vách tường, chợt bốc cháy thành hỏa hoạn lớn.Trần Lương chỉ là một người cường hóa bình thường, tuy tinh thần lực của hắn kém hơn người tiến hóa như Nhạc Trọng.

Nhưng mà năng lực kỹ năng của hắn được tăng lên cấp hai, hoàn toàn áp chế Nhạc Trọng.

Nếu như hắn trúng dị năng thì sẽ bị hỏa diễm của Nhạc Trọng đốt thành tro bụi.Trần Lương vừa mới ngăn trở công kích của Nhạc Trọng thì một băng mâu bén nhọn từ xa bay tới, bay thẳng vào đầu của hắn.

Đồng thời Ô Ấn, Thân Kiến Quang, Trịnh Minh Hòa hơn mười chiến sĩ không ngừng dùng súng bắn thẳng vào người của Trần Lương.Đối mặt với công kích phô thiên cái địa, Trần Lương nổi giận gầm lên một tiếng, phát động kỹ năng bình chướng không khí, một đoàn không khí bình chướng ngăn cản trước người của hắn.Viên đạn bắn lên bình chướng không khí bay ra hướng khác, băng mâu xạ kích vào bình chướng không khí thì bị vỡ vụn, hóa thành băng vụn bay lả tả chung quanh.

Tất cả công kích đánh vào bình chướng không khí đều bị ngăn cản ở bên ngoài.Sau khi phát động kỹ năng bình chướng không khí toàn thân, sắc mặt của Trần Lương có hơi trắng bệch, hắn quay đầu chạy đi, giống như đạn pháo bay về phương xa.

Liên tiếp phát động kỹ năng cường đại đối với Trần Lương mà nói tiêu hao thật lớn, năng lực cấp hai kinh người nhưng mà đồng thời cũng tiêu hao cực lớn, nếu không phải có thể nhanh chóng giết địch, hắn nhanh chóng mất đi sức chiến đấu.- Muốn chạy trốn! !

Hôm nay phải giết mày!Hai mắt của Nhạc Trọng có dị quang chớp động, hai tay của hắn xuất hiện một khẩu ống rocket 120 li chống tăng hiện ra, hắn nhắm vào Trần Lượng d ow.nl,oa d eboo k m ớ-i nh,ất -t ạ,i.

-kktru.y e n. com và nhanh chóng bóp cò.

Chương 448: Đuổi giết Trần Lương. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lúc này thân ở trạng thái Ảnh Bộ, tốc độ tương đương mười bốn lần người bình thường, một loạt động tác chỉ tiêu hao trong một giây đồng hồ mà thôi.

Hắn đã khám phá ra quỹ tích di động của Trần Lương, đó là là dùng kỹ năng thao túng không khí thì khó mà lướt ngang hay dọc được.

Một kích này hắn vững tin có thể bắn trúng mục tiêu.- Trốn không thoát!Trần Lương cũng cảm giác được nguy hiểm boa phủ thân thể, trong chớp mắt hắn cảm thấy nguy hiểm mạnh mẽ từ sau lưng hiện ra, hắn cắn răng một cái, quay đầu lại lần nữa phát động kỹ năng thao túng khống khí, một đoàn bình chướng không khí to lớn lăng không hiện ra.Ánh lửa lóe lên, viên đạn hỏa tiễn bắn thẳng vào trong bình chướng không khí, hư không lơ lửng ở trên bình chướng không khí mà không có nổ tung.- Trả lại cho mày!Trần Lương nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt như điện, thúc dục kỹ năng, viên đạn hỏa tiễn đang lơ lửng trên không lập tức quay ngược về phía của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đã sớm có chuẩn bị, tay phải của hắn có gai xương bắn vào một gian phòng, chèo chống hắn phóng lên trời, hắn nhảy lên cao ý đồ né tránh viên đạn hỏa tiễn bắn tới.- Ngây thơ!Trần Lương cười dữ tợn, thúc dục kỹ năng, viên đạn hỏa tiễn dưới sự thao túng của hắn đuổi theo Nhạc Trọng.

Hắn lúc này trốn vào một căn hẻm nhỏ, né qua tất cả tầm mắt của mọi người, chuyên tâm thao túng đoàn không khí bọc lấy viên đạn hỏa tiễn.Nhạc Trọng nhìn thấy đoàn không khí bao bọc viên đạn hỏa tiễn thì sắc mặt đại biến, tay trái xuất hiện một đoàn gai xương đâm thẳng vào viên đạn hỏa tiễn kia, muốn chém viên đạn hỏa tiễn thành hai đoạn.- Quá muộn!Trần Lương điên cuồng cười cười, viên đạn hỏa tiễn dưới sự thao túng cuản đoàn không khí giống có sinh mạng lao thẳng qua một phía, dùng tốc độ khủng bố tuyệt luân tới trước người của Nhạc Trọng và trực tiếp kíp nổ.

Năng lực thao túng khống khí cấp hai của hắn đáng sợ tuyệt luân, một khi hắn chuyên tâm công kích thì sinh ra đủ loại biến hóa kỳ dị.Ngọn lửa nổ tung đáng sợ này lập tức bao phủ thân thể của Nhạc Trọng vào trong.- Ha ha ha! !

Tao mới là người mạnh nhất! !

Ha ha!Trần Lương điên cuồng cười to lên, hắn cảm nhận được trong đám người đột kích thì uy hiếp lớn nhất chính là Nhạc Trọng.

Đám người còn lại khi hắn khôi phục lại sẽ tiêu diệt toàn bộ.Thời điểm Trần Lương đang cười to, trong cái bóng của hắn có một con ảnh lang vô thanh vô tức hiện ra, táp vào cổ của Trần Lương.Lực chú ý của Trần Lương hoàn n g.u.ồ,n : k.ktr u,yen .c om. toàn bị Nhạc Trọng hấp dẫn, răng của con ảnh lang có thể cắn rách cả thép, hắn kịp thời phát động kỹ năng đánh lên người của con ảnh lang.Nương theo một kích khủng bố của Trần Lương, con ảnh lang kia lập tức nát bấy và biến thành bụi phấn.Cơ hồ đồng thời Trần Lương cũng phát ra tiếng kêu thống khổ, con ảnh lang kia cắn một cái làm cổ của hắn bị thương tổn lớn, máu tươi chảy ròng.- Đáng chết! !

Đáng chết!Đau đớn kịch liệt làm cho thần trí của Trần Lương có chút hôn mê, phát ra âm thanh gầm rống như dã thú.Phanh một tiếng vang thật lớn! !

Một viên đạn gai độc bắn vào mi tâm của Trần Lương, trực tiếp bắn vào đầu của Trần Lương, đầu của hắn nát bấy, thi thể không đầu té trên mặt đất.Trần Lương sức chiến đấu xác thực kinh người, nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu với cường giả nhân loại của hắn quá ít.

Hắn có thể trở thành người cường hóa cấp 53 là nhờ vận khí cứt chó giết hai con biến dị thú cấp ba mệt mỏi không chịu nổi.

Mất đi Thanh Đồng Linh Chung hộ thể, hắn không là cái gì cả.Trên một tòa lầu, cốt giáp vỡ ra rất nhiều mảnh, trên khắp thân thể là vết thương, phần bụng bên phải có lỗ máu, mắt phải khép kín, mặt đầy máu đầm đia,f Nhạc Trọng nhìn thấy Trần Lương bị bắn nát đầu thì thoáng buông lỏng một hơi.

Rốt cuộc địch nhân đáng sợ cũng chết đi.Mặc dù Trần Lương không có năng lực quản lý gì.

Thủ hạ của hắn cũng là một đám ô hợp, một đánh là tán.

Nhưng mà Trần Lương lại là đối thủ mạnh nhất mà Nhạc Trọng từng nhìn thấy, đẳng cấp cường hóa của Trần Lương còn cao hơn Nhạc trọng một cấp, có được bảo vật cấp năm, còn có kỹ năng cấp hai, sức chiến đấu cực kì khủng bố.

Nhưng mà hắn vẫn bị Nhạc Trọng tiêu diệt.Nhạc Trọng duỗi hai tay ra, bắn ra một đạo gai xương, chèo chống thân thể hắn tiến tới thi thể của Trần Lương.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, buông mình té xuống đất, miệng lớn thở hổn hển, phần bụng truyền ra cảm giác đau đớn làm hắn phải nhăn mặt.Nhạc Trọng nhanh chóng móc cỏ cứu mạng ra trị liệu vết thương, đồng thời đem huyết tinh con cá sấu biến dị cấp hai nuốt vào trong bụng của mình.Huyết tinh của con cá sấu biến dị cấp hai vừa vào bụng của Nhạc Trọng thì hóa thành một cổ nhiệt lưu, không ngừng tẩm bổ thân thể của hắn.

Đồng thời kỹ năng cấp bốn tái sinh cũng phát huy ra sức sống cường đại tu bổ bản thân, làm cho vết thương ở trên bụng của hắn không ngừng khép lại.Nhạc Trọng nhìn thấy tim gan của mình, thấy da thịt không ngừng khép lại thì nghĩ thầm.- Loại khôi phục sức khỏe này vô cùng đáng sợ!

Nếu như trước tận thế thì mình sẽ bị xem là quái vật.Tùy ý cho huyết tinh tẩm bổ thân thể, Nhạc Trọng đi tới thi thể của Trần Lương và bắt đầu thu thập trang bị hệ thống thần ma của Trần Lương.- Bảo vật cấp năm: Thanh Đồng Linh Chung!

Chỉ cần mang lên người thì cường độ +4, tinh thần +4 cường hóa.

Hơn nữa kèm theo kỹ năng: linh quang hộ thể!

Miêu tả kỹ năng: có thể phóng thích một tầng hào quang màu xanh hộ thể, thời gian duy trì sáu mươi phút.

Thời gian làm lạnh hai mươi bốn giờ.- Bảo vật cấp ba: Ngưng Thần Giới Chỉ.

Sau khi trang bị tinh thần +8.- Bảo vật cấp ba: Thanh Linh Giới Chỉ.

Sau khi trang bị tinh thần +8."

- Tam cấp bảo vật: MẮ Tiệp Giới Chỉ.

Sau khi trang bị nhanh nhẹn +6.Nhạc Trọng từ thi thể của Trần Lương thu được nhiều trang bị hệ thống thần ma, trong đó còn có phòng hộ phục cấp hai.

Nhưng mà trong trang bị của hệ thống thần ma, chỉ có bốn kiện bảo vật là hắn không có sở hữu.

Còn lại các trang bị khác hắn đã có rồi.

Có ba kiện bảo vật giúp hắn tăng lên không ít chiến lực.- Ngài đạt được sức sống +8 cường hóa!Sau khi cảm thấy khí lưu nóng rực biến mất trong cơ thể của mình, Nhạc Trọng nghe được âm thanh nhắc nhở vang lên trong thức hải.- Mới +8 điểm sức sống sao?

Huyết tinh biến dị thú cấp hai hiệu quả với mình càng ngày càng thấp.Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ.Con cá sấu biến dị cấp hai này có sức mạnh mạnh hơn các biến dị thú cấp hai khác, nhưng mà huyết tinh của nó chỉ giúp cho Nhạc Trọng tang 8 điểm sức sống mà thôi, hiển nhiên hiệu quả biến dị thú cấp hai với Nhạc Trọng càng ngày càng nhỏ, lại tiếp tục phục dụng thì một điểm cường hóa cũng không có.- Nhạc Trọng anh không sao chứ?Thư Thiên Nhã rất nhanh đi tới bên người Nhạc Trọng, vẻ mặt lo lắng hỏi.- Đương nhiên không có việc gì!

Đa tạ!Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã mỉm cười, trịnh trọng nói cám ơn.

Lúc này nhờ có Thư Thiên Nhã hấp dẫn không ít lực chú ý của Trần Lương, bằng không Nhạc Trọng muốn giết Trần Lương chỉ sợ khó khăn tăng lên thật nhiều.Thư Thiên Nhã nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói:- Anh không cần cảm ơn tôi!

Cho lợi ích thực tế là tốt hơn!- Cái này cho cô!Nhạc Trọng ném một bí bảo cấp ba Hỏa Cầu Giới Chỉ cho Thư Thiên Nhã.

Cường giả hắn giết không ít, hắn từ thi thể người cường hóa thu được không ít trang bị, Hỏa Cầu Giới Chỉ này hắn có ba miếng.Những bảo vật cấp ba khi vừa tận thế chỉ có boss cấp thấp mới có thể tuôn ra, nhưng mà bây giờ trừ phi giết biến dị thú trên cấp hai hoặc là một ít tang thi cao cấp đáng sợ, nếu không rất khó đánh văng ra được, cho dù có dùng vũ khí hệ thống thần ma giết một vạn tang thi bình thường thì hiện tại cũng không nhất định có được một bảo vật cấp ba.- Đa tạ!Thư Thiên Nhã nhận lấy bảo vật cấp ba Hỏa Cầu Giới Chỉ đeo lên tay, yêu thích không buông tay nhìn tới nhìn lui.Bảo vật cấp ba Hỏa Cầu Giới Chỉ chẳng những có thể khiến người đeo tinh thần +6 cường hóa, còn có một kỹ năng Tiểu Hỏa Cầu Thuật.

Có đôi khi một Tiểu Hỏa Cầu Thuật có thể quyết định chiến thắng, vì vậy đối với Thư Thiên Nhã mà nói chiếc nhẫn này rất hợp khẩu vị của nàng.Nhạc Trọng tiếp tục nói:- Trừ chiếc nhẫn kia, tôi cho cô hai mươi khẩu AK, hai ngàn viên đạn!

Hai mươi tấn lương thực!Thư Thiên Nhã nghe vậy nét mặt tươi cười xinh đẹp như hoa, trong nội tâm tràn ngập hưng phấn cùng vui sướng, nhìn qua Nhạc Trọng ngòn ngọt cười nói:- Cảm ơn!Súng ống đạn dược, lương thực là tài phú đáng giá nhất trong tận thế.

Thư Thiên Nhã muốn tự thành tổ kiến một chi thế lực, súng ống đạn dược cùng lương thực là phải có.

Nàng nghe được Nhạc Trọng đồng ý, lúc này mới cảm thấy mỹ mãn, cảm thấy mình quyết định thật anh minh.- Giai Giai!

Tới!

Những thứ này cho cô!Nhạc Trọng đem Minh Giai Giai triệu hoán tới, đem trang bị thần ma giao cho Minh Giai Giai.Phòng hộ phục cấp hai, bao tay lực lượng, Hỏa Cầu Giới Chỉ, Băng Chùy Giới Chỉ, Lực Lượng Giới Chỉ, giày màu xanh gia tốc, đai lưng lực lượng.

Nhạc Trọng thoáng cái giao bảy kiện trang bị thần ma cho Minh Giai Giai tiểu loli.

Lúc này đánh chết Trần Lương nàng cũng có công lao thật lớn, ảnh lang một kích mặc dù không có miểu sát Trần Lương, nhưng mà cũng làm cho Trần Lương thụ trọng thương, lúc này mới khiến Nhạc Trọng một viên đạn giết chết hắn.

Chương 449: Da biến dị thú cấp ba.Chỉnh sửa : kktruyen.comThư Thiên Nhã nhìn thấy Nhạc Trọng đem bảy kiện trang bị thần ma thật tốt giao cho Minh Giai Giai, con mắt sáng lên:- Thiệt nhiều thứ tốt!

Những thứ này sao hắn không cho mình?Bảy món trang bị thần ma thì món nào cũng bất phàm cả, toàn bộ mang cho một người trang bị đủ để làm người bình thường biến thành không kém gì người cường hóa.

Nếu để cho một người cường hóa thực lực không kém thì có thể làm cho người cường hóa này có thực lực vượt xa người đồng cấp.Minh Giai Giai sau đó thay đổi trang bị thần ma vào người, rõ ràng cảm giác được thân thể của mình sinh ra biến hóa thật lớn, nàng nhìn qua Nhạc Trọng nở nụ cười ngọt ngào, nói:- Cảm ơn chủ nhân!Nhạc Trọng sờ sờ cái đầu nhỏ của Minh Giai Giai và đi lên phía trước.Trần Lương vừa bị giết chết, cả thị trấn nhỏ không có lực lượng gì có thể ngăn cản Nhạc Trọng, trong trấn bây giờ còn có một ít người.

Nhạc Trọng dễ dàng tiếp quản thị trấn nhỏ.- Thủ lĩnh! !

Ngài đến xem! !

Chúng tôi phát hiện thứ tốt!Ô Ấn đi tới bên người của Nhạc Trọng và hưng phấn nói ra.Nhạc Trọng nhìn thấy Ô Ấn hưng phấn như vậy, liền đi theo Ô Ấn tới trước một kho hàng lớn.Ô Ấn lại cho người mở cửa kho hàng này ra, lộ ra chân dung đồ vật trong kho hàng.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào trong kho hàng, chỉ thấy trong kho hàng có một đống da rắn màu đen, da rắn này nhồi đầy cả một nhà kho.- Thủ lĩnh ngài xem!Ô Ấn có chút hưng phấn lấy một khối da rắn ra, sau đó dùng súng máy hạng nặng không ngừng bắn phá vào da rắn.Đạn súng máy hạng nặng có thể bắn xuyên qua lớp giáp của xe bọc thép đấy, nhưng mà sau khi bắn vào trên tấm da rắn thì nhao nhao rơi xuống, ngay cả dấu ngấn bạc trên da rắn.Ô Ấn thập phần hưng phấn nói ra:- Đây tuyệt đối là da thú biến dị cấp hai!Có được da thú biến dị cấp hai này Nhạc Trọng có thể tổ kiến ra một chi quân sĩ đáng sợ mặc áo giáp thú biến dị đao thương bất nhập.- Hơn nữa không chỉ có một nhà kho, anh đi xem bên này còn không?Ô Ấn có chút hưng phấn bảo những người khác đi mở nhà kho.Trong một kho hàng khác chồng lên một đống lân giáp da biến thụ thú màu vàng của kim loại hiện ra.

Con thú biến dị khi còn sống rất to lớn, nó sau khi chết bị người ta lột da mà còn chất đầy cẠmột kho hàng.- Quá tốt!Nhạc Trọng nhìn qua hai kho chứa đầy da thú biến dị trước mặt, trong mắt cũng tràn ngập hưng phấn.

Có hai kho hàng chứa da thú biến dị và da của con cá sấu biến dị cấp hai, chỉ sợ có thể võ trang một doanh đấy, một doanh đao thương bất nhập, viên đạn không cách nào ngăn cản được, đây là chi quân doanh sức chiến đấu khủng bố.Trong hưng phấn, Nhạc Trọng cầm lấy một khối da rắn biến dị, dùng Hắc Nha Đao chém lên một đao, hắn muốn kiểm tra xem cường độ da thú biến dị.Đinh một tiếng vang nhỏ, bảo vật cấp bốn Hắc Nha Đao cũng chỉ lưu lại một vết ngấn màu bạc trên da của nó mà thôi.Nội tâm Nhạc Trọng nhảy dựng, ánh mắt ngưng tụ, phát động sức lực lớn gấp sáu lần người bình thường và cầm Hắc Nha Đao toàn lực chém vào da rắn.

Được sức mạnh gấp sáu lần người bình thường chém lên, Nhạc Trọng dùng Hắc Nha Đao vẫn chỉ có thể chém ra một tia trên tấm da này mà thôi.Một đao đáng sợ này chém lên tấm da rắn màu đen này lại chỉ phát ra động tĩnh thanh thúy, Nhạc Trọng cầm Hắc Nha Đao bị dội ra, không có lưu lại tia dấu vết nào trong đó cả.- Đây là da biến dị thú cấp ba!Trên mặt Nhạc Trọng kinh ngạc, sau một khắc trong nội tâm tràn ngập vui mừng.

Da biến dị thú cấp ba phòng ngự kinh người rơi vào trong tay của hắn, như vậy hắn có thể tổ kiến ra ba bốn doanh người cường hóa thực lực cường hoành.Nhạc Trọng suy tư một hồi, lại cầm lấy Ngạc Nha Cứ Nhận và dùng răng cưa của nó không ngừng cưa lên tấm da.Dưới tình huống Nhạc Trọng dùng hết toàn lực cũng cưa ra được một khối da.

Lúc này hắn có chút thở ra một hơi, nếu như sử dụng Ngạc Nha Cứ Nhận mà không cưa ra được tấm da thú biến dị này, như vậy cho dù sử dụng cưa điện cũng khó mà cưa ra được khối da này.Tay phải Nhạc Trọng hào quang lóe lên, một đoàn ma viêm lăng không hiện ra, điên cuồng đốt cháy mảnh da rắn này.

Dưới ngọn lửa này cả khối da rắn không có bất kỳ tổn hại nào cả, cũng không có bất kỳ dấu hiệu hòa tan.Nhạc Trọng trầm ngâm một hồi, tiêu hao sáu mươi điểm tinh thần lực cùng hai mươi điểm thể lực ngưng tụ ra một trường mâu dài hai mét hung hăng đâm mạnh vào trong khối da rắn này.Trường mâu ma viêm này đâm mạnh vào trên tấm da rắn, chợt bộc phát ra hỏa diễm chi lực cường đại, muốn đem làn da của con răn đâm xuyên qua.Nhưng cho dù hỏa diễm diễm bộc phát một cách điên cuồng cũng chỉ có thể đâm ra một lỗ thủng thật nhỏ trên tấm da rắn này mà thôi.Nhạc Trọng nhìn thây trên tấm da rắn cấp ba này có một lỗ nhỏ thì im lặng thật lâu, trường mâu ma viêm là đòn sát thủ mạnh nhất của hắn rồi, không ngờ hắn chỉ có thể đâm thủng một lỗ nhỏ trên đó mà thôi, có thể thấy được lực phòng ngự của con biến dị thú cấp ba là đáng sợ như thế nào rồi.Đây chỉ là da của biến dị thú cấp ba đã chết đấy, nếu như là biến dị thú cấp ba còn sống, cho dù Nhạc Trọng dùng hết thủ đoạn cũng khó mà đánh chết nó được.- Ma viêm của mình chỉ sợ phải tiến vào cấp hai mới có thể chính thức xúc phạm được biến dị thú cấp ba, nếu không với thủ đoạn của mình, ngay cả đánh bạ biến dị thú cấp ba cũng vô cùng khó khăn.Nhạc Trọng phán đoán trong lòng.Nhân loại tiến hóa thì biến dị thú, tang thi cũng không ngừng tiến hóa, đồng thời chúng tiến hóa còn nhanh hơn nhân loại nhiều lắm, chuyện này làm cho Nhạc Trọng cảm thấy áp lực nặng nề.

Nếu như nhân loại không thể tiến hóa thật nhanh, có lẽ sẽ bị thế giới này đào thải và hủy diệt.Trịnh Minh Hòa bị phái tới Đông Bình thôn thông tri cho Vệ Trữ Quốc.Ngày hôm sau x e m tạ-i .kkt r u ye n.c,om Vệ Trữ Quốc dẫn theo một ngàn người sống sót đi tới Long Đằng trấn.Nhạc Trọng trải qua khó khăn trắc trở rốt cuộc cũng có một tia thở dốc.Nhạc Trọng cường thế tiến vào chiếm giữ Long Đằng trấn thì lập tức tổ chức toàn bộ người sống sót trong Long Đằng trấn lại, bắt đầu lợi dụng những tấm da biến dị thú biến thành áo giáp.

Đầu tiên lợi dụng da biến dị thú cấp hai và cấp ba.Da biến dị thú cấp ba đúng là vô cùng cứng rắn, nhưng mà cưa điện vẫn miễn cưỡng có thể cưa được, lợi dụng cưa điện thì cưa da biến dị thú cấp ba thành từng mảnh, sau đó chế thành từng khối giáp da.Mặt khác Nhạc Trọng không ngừng những người Thái Lan chạy trốn và người Hoa sống sót cùng tới bìa rằng của Long Đằng trấn tổ kiến thành hai doanh.Hai doanh một ngàn người này Nhạc Trọng dùng phương pháp huấn luyện bộ đội đặc chủng mà tiến hành huấn luyện.

Mỗi một ngày chiến sĩ của hai doanh này huấn luyện chết đi sống lại, nếu không phải có thể ăn thịt thú biến dị cấp hai, bọn họ căn bản không chịu được.

Chương 450: Lý niệm của mọi người!

Trương Trì ra sức.Chỉnh sửa : kktruyen.comMinh Giai Giai, Ô Ấn, Vệ Trữ Quốc, Trịnh Minh Hòa những cường giả này nhận được lệnh của Nhạc Trọng gia nhập vào trong huấn luyện đặc chủng.

Tuy bọn họ tố chất thân thể cường hoành, nhưng mà không thông qua huấn luyện thì khó mà phát huy sức chiến đấu của bọn họ.- Chúc mừng ngày đạt được 1 điểm tinh thần lực cường hóa!Nhạc Trọng mở hai mắt ra, trong thức hải của hắn vang lên âm thanh này.Đánh hạ Long Đằng trấn, Nhạc Trọng cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc, hắn lúc này bắt đầu phục dụng Trân Châu Quả do bạch cốt thủ hộ.

Nhạc Trọng liên tiếp nuốt năm khỏa Trân Châu Quả thì tinh thần lực của hắn tăng lên hai mươi điểm tinh thần lực cường hóa.

- Đây đã là cực hạn sao?Nhạc Trọng lần nữa hái xuống một quả Trân Châu Quả bỏ vào trong miệng của mình, nuốt vào, hắn cảm thấy dòng nước mát lạnh chảy khắp thân thể của hắn, nhưng mà hắn không đạt được nửa phần cường hóa nào.- Bảo Thân Kiến Quang tới gặp tôi!Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai đứng bên cạnh nói ra.Minh Giai Giai gật gật đầu lui xuống:- Vâng!

Chủ nhân!Không lâu, Thân Kiến Quang đã được Minh Giai Giai mang tới.Hai mắt Nhạc Trọng như điện nhìn qua Thân Kiến Quang:- Thân Kiến Quang!

Một tháng đã qua, các người cân nhắc như thế nào rồi?

Là muốn lưu lại hay là rời đi?

Nếu như các người lựa chọn rời đi, xem trên mặt mũi các người dốc sức dạy dỗ người của tôi.

Tôi co thể cho các người mỗi người lương thực năm ngày và năm khẩu súng trường 81, một trăm viên đạn.Lúc này khoảng cách Nhạc Trọng cướp lấy Long Đằng trấn đã trôi qua một tháng, trong một tháng này hắn không ngừng huấn luyện cho hai doanh kia theo phương pháp bộ đội đặc chủng.

Chiến sĩ hai doanh này đều là người cực khổ mới sống sót được, bọn họ huấn luyện rất khắc khổ.

Đồng thời Nhạc Trọng cũng không gián đoạn cho bọn họ ăn thịt thú biến dị cấp hai, không ngừng khôi phục và bồi bổ nguyên khí của bọn họ, bổ dưỡng thân thể.

Dưới huấn luyện cường độ cao như vậy, chiến sĩ hai doanh đã có khí tượng của quân đội, đồng thời bọn họ tố chất thân thể còn kém bộ đội đặc chủng, nhưng mà có thể so được với lão binh trải qua huấn luyện một năm.Hai doanh chiến sĩ đã được luyện thành, duy nhất khuyết thiếu chính là kinh nghiệm thực chiến.

Chỉ cần cho bọn họ trải qua chiến đấu hun đúc, bọn họ có thể trở thành chi lão binh tinh nhuệ.

Binh đã luyện thành thì tâm tình của Nhạc Trọng thật tốt, tự nhiên cũng có thể thả những lính biên phòng này ra.Cưỡng ép không ăn được dưa ngọt.

Nhạc Trọng cường lưu lại những lính biên phòng này thì trong lòng bọn họ sẽ có bất mãn.

Đến lúc đó trong nội bộ chọc hắn một đao thì mối họa to lắm.

Lúc trước Nhạc Trọng cưỡng ép lưu chiến sĩ Hồng môn đã lưu lại tai họa ngầm không nhỏ.Thân Kiến Quang không sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng!

Tôi muốn hỏi anh những nô lệ kia dùng làm gì?Trong quân của Nhạc Trọng còn có cặn bã doanh, nữ doanh là những thứ trước tận thế không tồn tại.

Trừ chuyện đó ra còn có gia quyến của những người phản bội.

Không ít nô lệ đều là gia quyến của những người Thái Lan đồ sát người Hoa.Nhạc Trọng nhìn qua Thân Kiến Quang trầm giọng nói:- Những kẻ đó đều là người phản bội, gia quyến của người Thái Lan đồ sát người Hoa, anh hiểu chưa?Thân Kiến Quang nhìn thẳng Nhạc Trọng, lúc này chính khí lẫm liệt nói:- Những người phản loạn, đồ sát người Hoa tội không có sai.

Anh giết bọn họ hoặc cho vào cặn bã doanh thì tôi không có phản đối, nhưng mà gia quyến của bọn họ là vô tội.

Anh làm như vậy hơi quá mức!Thân Kiến Quang chính là quân nhân chính trực, mặc dù Nhạc Trọng là chưởng khống giả của thôn nhỏ này, chi phối sinh tử của hắn, hắn vẫn không chút lo sợ mà chỉ trích Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Thân Kiến Quang không nhúc nhích chút nào:- Người vô tội?

Tại sao những kẻ phản loạn đó phản bội thì gia quyến của bọn họ không khuyên bảo?

Những người Thái Lan đồ sát người Hoa tại sao gia quyến của bọn họ không khuyên bảo?

Nếu bọn họ phản bội thành công, trong tay của tôi tất cả sẽ là đồ của bọn họ, gia đình của bọn họ sẽ hưởng phúc.

Về phần gia quyến của người Thái Lan, bọn họ hưởng thụ đều là đồ của người Hoa bị lấy đi, anh hiểu chưa?Nhạc Trọng nhìn qua Thân Kiến Quang và thản nhiên nói:- Nếu như anh có tinh thần trượng nghĩa như vậy, như vậy anh nên mang theo huynh do,wnloa d PRC mới- nhấ t -t ạ i. ,kk,tr-u.y e n,.co m đệ của mình tới Thái Lan một chuyến a!

Chỗ đó có vô số người Hoa đang chờ các người tới cứu đấy.Những chiến sĩ biên phòng này ở trong đội ngũ của Nhạc Trọng thì tự nhiên không gì tốt hơn.

Mang bọn họ đi huấn luyện tân binh là quá tốt, nhưng nếu muốn rời đi thì Nhạc Trọng cũng sẽ không ngăn cản.Thân Kiến Quang cũng là người tính tình táo bạo, hắn không nói hai lời đã đi ra ngoài.- Tốt!

Tôi sẽ dẫn người rời đi!Nhạc Trọng nhìn qua bóng lưng của Thân Kiến Quang và có chút lắc đầu, trong mắt hiện ra vẻ đáng tiếc.

Thân Kiến Quang cũng là người có tinh thần trượng nghĩa, chỉ tiếc sinh không gặp thời, hơn nữa trái ngược với lý niệm của Nhạc Trọng.Đứng bên cạnh Nhạc Trọng là Minh Giai Giai hàn quang lóe lên, nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Muốn tôi đi giết anh ta không?Dùng thực lực trước mắt của Minh Giai Giai thì chỉ cần triệu hoán một con ảnh lang là có thể vô thanh vô tức giết chết Thân Kiến Quang.Nhạc Trọng khe khẽ thở dài nói:- Không cần!

Chỉ cần anh ta không phải đối địch với chúng ta, không cần quan tâm tới anh ta.

Người chính trực đúng là tốt đấy.

Nhưng mà lý niệm và quan điểm của anh ta không giống tôi.Nhạc Trọng vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào cả, thờ phụng lý niệm là ăn miếng trả miếng.

Nhưng mà hắn lại không có chán ghét những người có tinh thần trượng nghĩa và có chính khí.

Điều kiện tiên quyết là những người này không ngăn cản đường của hắn, nếu như ngăn cản đường của hắn thì hắn cũng không chút lưu tình với bọn họ.Minh Giai Giai có chút không hiểu nhìn qua Nhạc Trọng, khóe miệng có chút khẽ cong, ngồi chồm hỗm trước người Nhạc Trọng và cẩn thận bóp chân cho hắn.Thân Kiến Quang vừa về tới quân doanh, chợt triệu tập những chiến sĩ biên phòng nói ra:- Chúng ta rời khỏi nơi này!Nghe Thân Kiến Quang nói vậy thì trong quân doanh nổ tung, các loại âm thanh không ngừng vang lên.Một gã trung đội trưởng biên phòng Trương Trì ánh mắt ngưng tụ nhìn qua Thân Kiến Quang dò hỏi:- Lão thân, chuyện gì xảy ra?

Nhạc Trọng hắn muốn đuổi chúng ta sao?Thân Kiến Quang hết sức thành thật nói:- Anh ta không có đuổi chúng ta đi!

Anh ta bảo tôi đi qua là hỏi chúng ta có nguyện ý lưu lại hay không?

Một khi chúng ta lưu lại thì hoàn toàn thần phục anh ta, làm lính của anh ta!

Nếu chúng ta đi thì anh ta không có ngăn cản, anh ta sẽ cho mỗi người năm ngày lương thực và năm khẩu súng trường cùng một trăm viên đạn.Một gã bộ đội biên phòng trực tiếp nhìn qa Thân Kiến Quang chất vấn:- Trung đội trưởng!

Tại sao chúng ta phải đi?

Nhạc Trọng cũng không phải là hỗn đản Trần Lương kia, cũng không có khắt khe, mà dân trong Long Đằng trấn cũng dễ thở hơn.

Trong Long Đằng trấn chỉ cần chịu công tác sẽ có cơm ăn.

Chúng ta bây giờ được no bụng, còn có thịt, có rau cỏ ăn.

Nếu rời khỏi đây chúng ta đi đâu?- Đúng vậy!

Chương 450: Lý niệm của mọi người!

Trương Trì ra sức.Chỉnh sửa : kktruyen.comMinh Giai Giai, Ô Ấn, Vệ Trữ Quốc, Trịnh Minh Hòa những cường giả này nhận được lệnh của Nhạc Trọng gia nhập vào trong huấn luyện đặc chủng.

Tuy bọn họ tố chất thân thể cường hoành, nhưng mà không thông qua huấn luyện thì khó mà phát huy sức chiến đấu của bọn họ.- Chúc mừng ngày đạt được 1 điểm tinh thần lực cường hóa!Nhạc Trọng mở hai mắt ra, trong thức hải của hắn vang lên âm thanh này.Đánh hạ Long Đằng trấn, Nhạc Trọng cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc, hắn lúc này bắt đầu phục dụng Trân Châu Quả do bạch cốt thủ hộ.

Nhạc Trọng liên tiếp nuốt năm khỏa Trân Châu Quả thì tinh thần lực của hắn tăng lên hai mươi điểm tinh thần lực cường hóa.

- Đây đã là cực hạn sao?Nhạc Trọng lần nữa hái xuống một quả Trân Châu Quả bỏ vào trong miệng của mình, nuốt vào, hắn cảm thấy dòng nước mát lạnh chảy khắp thân thể của hắn, nhưng mà hắn không đạt được nửa phần cường hóa nào.- Bảo Thân Kiến Quang tới gặp tôi!Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai đứng bên cạnh nói ra.Minh Giai Giai gật gật đầu lui xuống:- Vâng!

Chủ nhân!Không lâu, Thân Kiến Quang đã được Minh Giai Giai mang tới.Hai mắt Nhạc Trọng như điện nhìn qua Thân Kiến Quang:- Thân Kiến Quang!

Một tháng đã qua, các người cân nhắc như thế nào rồi?

Là muốn lưu lại hay là rời đi?

Nếu như các người lựa chọn rời đi, xem trên mặt mũi các người dốc sức dạy dỗ người của tôi.

Tôi co thể cho các người mỗi người lương thực năm ngày và năm khẩu súng trường 81, một trăm viên đạn.Lúc này khoảng cách Nhạc Trọng cướp lấy Long Đằng trấn đã trôi qua một tháng, trong một tháng này hắn không ngừng huấn luyện cho hai doanh kia theo phương pháp bộ đội đặc chủng.

Chiến sĩ hai doanh này đều là người cực khổ mới sống sót được, bọn họ huấn luyện rất khắc khổ.

Đồng thời Nhạc Trọng cũng không gián đoạn cho bọn họ ăn thịt thú biến dị cấp hai, không ngừng khôi phục và bồi bổ nguyên khí của bọn họ, bổ dưỡng thân thể.

Dưới huấn luyện cường độ cao như vậy, chiến sĩ hai doanh đã có khí tượng của quân đội, đồng thời bọn họ tố chất thân thể còn kém bộ đội đặc chủng, nhưng mà có thể so được với lão binh trải qua huấn luyện một năm.Hai doanh chiến sĩ đã được luyện thành, duy nhất khuyết thiếu chính là kinh nghiệm thực chiến.

Chỉ cần cho bọn họ trải qua chiến đấu hun đúc, bọn họ có thể trở thành chi lão binh tinh nhuệ.

Binh đã luyện thành thì tâm tình của Nhạc Trọng thật tốt, tự nhiên cũng có thể thả những lính biên phòng này ra.Cưỡng ép không ăn được dưa ngọt.

Nhạc Trọng cường lưu lại những lính biên phòng này thì trong lòng bọn họ sẽ có bất mãn.

Đến lúc đó trong nội bộ chọc hắn một đao thì mối họa to lắm.

Lúc trước Nhạc Trọng cưỡng ép lưu chiến sĩ Hồng môn đã lưu lại tai họa ngầm không nhỏ.Thân Kiến Quang không sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng!

Tôi muốn hỏi anh những nô lệ kia dùng làm gì?Trong quân của Nhạc Trọng còn có cặn bã doanh, nữ doanh là những thứ trước tận thế không tồn tại.

Trừ chuyện đó ra còn có gia quyến của những người phản bội.

Không ít nô lệ đều là gia quyến của những người Thái Lan đồ sát người Hoa.Nhạc Trọng nhìn qua Thân Kiến Quang trầm giọng nói:- Những kẻ đó đều là người phản bội, gia quyến của người Thái Lan đồ sát người Hoa, anh hiểu chưa?Thân Kiến Quang nhìn thẳng Nhạc Trọng, lúc này chính khí lẫm liệt nói:- Những người phản loạn, đồ sát người Hoa tội không có sai.

Anh giết bọn họ hoặc cho vào cặn bã doanh thì tôi không có phản đối, nhưng mà gia quyến của bọn họ là vô tội.

Anh làm như vậy hơi quá mức!Thân Kiến Quang chính là quân nhân chính trực, mặc dù Nhạc Trọng là chưởng khống giả của thôn nhỏ này, chi phối sinh tử của hắn, hắn vẫn không chút lo sợ mà chỉ trích Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Thân Kiến Quang không nhúc nhích chút nào:- Người vô tội?

Tại sao những kẻ phản loạn đó phản bội thì gia quyến của bọn họ không khuyên bảo?

Những người Thái Lan đồ sát người Hoa tại sao gia quyến của bọn họ không khuyên bảo?

Nếu bọn họ phản bội thành công, trong tay của tôi tất cả sẽ là đồ của bọn họ, gia đình của bọn họ sẽ hưởng phúc.

Về phần gia quyến của người Thái Lan, bọn họ hưởng thụ đều là đồ của người Hoa bị lấy đi, anh hiểu chưa?Nhạc Trọng nhìn qua Thân Kiến Quang và thản nhiên nói:- Nếu như anh có tinh thần trượng nghĩa như vậy, như vậy anh nên mang theo huynh đệ của mình tới Thái Lan một chuyến a!

Chỗ đó có vô số người Hoa đang chờ các người tới cứu đấy.Những chiến sĩ biên phòng này ở trong đội ngũ của Nhạc Trọng thì tự nhiên không gì tốt hơn.

Mang bọn họ đi huấn luyện tân binh là quá tốt, nhưng nếu muốn rời đi thì Nhạc Trọng cũng sẽ không ngăn cản.Thân Kiến Quang cũng là người tính tình táo bạo, hắn không nói hai lời đã đi ra ngoài.- Tốt!

Tôi sẽ dẫn người rời đi!Nhạc Trọng nhìn qua bóng lưng của Thân Kiến Quang và có chút lắc đầu, trong mắt hiện ra vẻ đáng tiếc.

Thân Kiến Quang cũng là người có tinh thần trượng nghĩa, chỉ tiếc sinh không gặp thời, hơn nữa trái ngược với lý niệm của Nhạc Trọng.Đứng bên cạnh Nhạc Trọng là Minh Giai Giai hàn quang lóe lên, nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Muốn tôi đi giết anh ta không?Dùng thực lực trước mắt của Minh Giai Giai thì chỉ cần triệu hoán một con ảnh lang là có thể vô thanh vô tức giết chết Thân Kiến Quang.Nhạc Trọng khe khẽ thở dài nói:- Không cần!

Chỉ cần anh ta không phải đối địch với chúng ta, không cần quan tâm tới anh ta.

Người chính trực đúng là tốt đấy.

Nhưng mà lý niệm và quan điểm của anh ta không giống tôi.Nhạc Trọng vì đạt được mục đích không từ thủ đoạn nào cả, thờ phụng lý niệm là ăn miếng trả miếng.

Nhưng mà hắn lại không có chán ghét những người có tinh thần trượng nghĩa và có chính khí.

Điều kiện tiên quyết là những người này không ngăn cản đường của hắn, nếu như ngăn cản đường của hắn thì hắn cũng không chút lưu tình với bọn họ.Minh Giai Giai có chút không hiểu nhìn qua Nhạc Trọng, khóe miệng có chút khẽ cong, ngồi chồm hỗm trước người Nhạc Trọng và cẩn thận bóp chân cho hắn.Thân Kiến Quang vừa về tới quân doanh, chợt triệu tập những chiến sĩ biên phòng nói ra:- Chúng ta rời khỏi nơi này!Nghe Thân Kiến Quang nói vậy thì trong quân doanh nổ tung, các loại âm thanh không ngừng vang lên.Một gã trung đội trưởng biên phòng Trương do-wn,l oa d eb o ok m.ớ i. n h ất- t ạ.i k kt.ru ye,n-. co m Trì ánh mắt ngưng tụ nhìn qua Thân Kiến Quang dò hỏi:- Lão thân, chuyện gì xảy ra?

Nhạc Trọng hắn muốn đuổi chúng ta sao?Thân Kiến Quang hết sức thành thật nói:- Anh ta không có đuổi chúng ta đi!

Anh ta bảo tôi đi qua là hỏi chúng ta có nguyện ý lưu lại hay không?

Một khi chúng ta lưu lại thì hoàn toàn thần phục anh ta, làm lính của anh ta!

Nếu chúng ta đi thì anh ta không có ngăn cản, anh ta sẽ cho mỗi người năm ngày lương thực và năm khẩu súng trường cùng một trăm viên đạn.Một gã bộ đội biên phòng trực tiếp nhìn qa Thân Kiến Quang chất vấn:- Trung đội trưởng!

Tại sao chúng ta phải đi?

Nhạc Trọng cũng không phải là hỗn đản Trần Lương kia, cũng không có khắt khe, mà dân trong Long Đằng trấn cũng dễ thở hơn.

Trong Long Đằng trấn chỉ cần chịu công tác sẽ có cơm ăn.

Chúng ta bây giờ được no bụng, còn có thịt, có rau cỏ ăn.

Nếu rời khỏi đây chúng ta đi đâu?- Đúng vậy!

Chương 451: Lý niệm của mọi người!

Trương Trì ra sức. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐám chiến sĩ biên phòng còn lại nhao nhao phụ họa theo.

Bọn họ ở dưới trướng của Nhạc Trọng tuy huấn luyện vất vả hơn gấp bội, nhưng mà gạo thịt không thiếu, những loại thịt biến dị thú cấp hai này có thể tẩm bổ và cường hóa thân thể của bọn họ.

Bọn họ hiện giờ tố chất thân thể có thể sánh được với đặc công, rất nhiều người không muốn rời đi.Thân Kiến Quang biến sắc giận dữ hét lên:- Lăn tăn cái gì?

Một chút cơm và thịt đã thu mua được các người rời sao?

Các người nên nhớ các người là chiến sĩ của quốc gia.

Các người có nhìn thấy những nô lệ kia không?

Hắn đem nô lệ làm cái gì chứ, hắn đang đi ngược lại bánh xe lịch sử, hắn làm như vậy sẽ bị lịch sữ nghiền thành phấn vụn, các người muốn đi theo hắn làm tội nhân sao?Thân Kiến Quang tức giận thì những chiến sĩ biên phòng kia đều trầm mặc lại.

Thân Kiến Quang anh dũng thiện chiến, trong lòng những người này đều biết rõ ràng.Trương Trì trầm mặc một hồi và ngẩn đầu nhìn qua Thân Kiến Quang nói:- Lão Thân!

Nếu đi thì anh đi đi!

Tôi sẽ không đi!

Tôi phải ở lại chỗ này.

Quân đội tồn tại chính là thủ hộ người dân.

Người dân ở đây quân đội cũng ở đây.

Tôi phải ở lại chỗ này thủ hộ người dân Long Đằng trấn.

Chỉ cần Nhạc Trọng không làm ra chuyện nguy hại lợi ích người dân Long Đằng trấn thì tôi sẽ nghe theo anh ta chỉ huy.Thân Kiến Quang nhìn chằm chằm vào Trương Trì một hồi lâu thở dài một hơi nói:- Tốt!

Nguyện ý theo tôi thì đi ra sau lưng!

Nguyện ý lưu lại thì đi theo Trương đội trưởng.Những chiến sĩ biên phòng trầm mặc một hồi, rốt cục làm ra lựa chọn.

Hơn phân nửa bộ đội biên phòng đều đi qua bên phía Trương Trì, chỉ có bốn người lính đi qua hướng của Thân Kiến Quang.

Có hai tên chiến sĩ biên phòng do dự một hồi, vẫn quyết định đứng bên phía Trương Trì.Trên thế giới này người bình thường vẫn chiếm đa số.

Cho dù là lính biên phòng vẫn mong có cuộc sống tốt lành hơn.

So với đi theo Thân Kiến Quang ra ngoài lang thang với nguy hiểm trùng trùng điệp điệp thì bọn họ đa số muốn ở lại chỗ này hơn.

Hơn nữa Nhạc Trọng là người Trung Quốc, những lính biên phòng ra sức cho hắn không có gánh nặng tâm lý.Thân Kiến Quang nhìn vào quân doanh một vòng, chậm rãi thở dài một hơi, mang theo bốn gã chiến sĩ đi nhanh ra bên ngoài.Trương Trì yên lặng nhìn qua bóng lưng Thân Kiến Quang rời đi, nhìn qua bóng lưng đó chào theo nghi thức quân đội.Thân Kiến Quang rời đi không lâu, Nhạc Trọng đi nhanh tới quân doanh này, hắn nhìn qua trong doanh vẫn còn hơn trăm người lính, mỉm cười nói:- Các người quyết định lưu lại sao?Trương Trì nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra thần sắc kiên nghị nói:- Vâng!

Thủ trưởng!

Chúng tôi nguyện ý ra sức cho ngài!- Nguyện ra sức cho thủ lĩnh!Trong quân doanh này vang lên âm thanh to và đều nhịp, nguyện ý lưu lại đều đã chuẩn bị tâm lý bán mạng cho Nhạc Trọng rồi.Nhạc Trọng nhìn qua Trương Trì khẽ mĩm cười nói:- Vậy thì tốt!

Trương Trì! iện tại anh là phó doanh trưởng doanh thứ nhất của tôi!

Làm cho tốt!Trong nội tâm Trương Trì vui vẻ cao giọng đáp:- Vâng!

Thủ trưởng!Nhạc Trọng chiêu mộ hai doanh binh sĩ, trong đó doanh đầu tiên là do hắn điều khiển trực tiếp.

Các loại trang bị và vật tư đều ưu tiên cho doanh này đầu tiên.Doanh trưởng doanh thứ nhất chính là Vệ Trữ Quốc, tuy hắn là hàng tướng nhưng mà đi theo Nhạc Trọng sớm nhất, cũng trung thành và tận tâm, tuy trư năng lực chiến đấu ra năng lực khác của hắn rối tinh rối mù, nhưng mà hắn là người dám xông lên đầu tiên.

Cho hắn làm doanh trưởng là tốt.

Nhưng mà có chủ quan thì phải có phó quan, bởi vậy Trương Trì mới cao hứng như thế.

Hắn trở thành quan lớn một doanh, thực hiện được mộng tưởng mà trước kia hắn không thể thực hiện được.Thân Kiến Quang rời đi, cũng không có nhắc lên phong ba quá lớn ở Long Đằng trần này.Nhạc Trọng cũng đem hơn trăm lính biên phòng này phân ra hai doanh, đề cao sức chiến đấu của hai doanh.Sau khi chỉnh biên hoàn tất, Nhạc Trọng liền cho Vệ Trữ Quốc, Ô Ấn phân biệt mang theo hai doanh này đi càn quét tang thi ở chung quanh huyện Kinh Tây này.Minh Giai Giai, Trịnh Minh Hòa những người này không ngưng ra tay, không ngừng đem tang thi trong thôn trấn chung quanh huyện Kinh Tây diệt đi, cứu thoát nhiều người sống sót, đại lượng vật tư cũng được thu lại và đưa về Long Đằng trấn.Đồng thời Nhạc Trọng cũng chỉ huy Thiểm d o wn lo a.d, P RC .mớ i nh ất t ạ i k k t r.u y en .c o m Điện dẫn theo tiểu đệ của nó không ngừng thanh lý trong các thôn trấn.

Những tang thi phân tán hiện tại không có làm được gì Nhạc Trọng cả, nhưng mà một khi chúng tập kết thành thi đàn lớn thì đó là vấn đề khác.Bản thân Nhạc Trọng thì trực tiếp tọa trấn trong Long Đằng trấn, hắn tổ kiến một cục cảnh sát trong Long Đằng trấn.

Có hắn ở đây thì cho dù quân chính quy tấn công Long Đằng trấn cũng không thể làm được gì.Chiến sĩ hai doanh không ngừng thay nhau tấn công các thôn trấn, tiến công ngày càng nhanh nhẹn.

Qua vài ngày sau thì có kinh nghiệm chiến đấu rõ ràng, bọn họ chợt tách nhau ra, biến thành liên tiếp, phân thành các liên nhỏ tấn công thôn trấn.

Hiệu suât tiêu diệt tang thi trong các thôn trấn không ngừng tăng lên cao.Trong quá trình tiêu diệt đám tang thi ở trong các thôn trấn, không ngừng có Phảng Chế Đường Đao là những trang bị cấp thấp của hệ thống thần ma tuôn ra ngoài.

Cộng thêm Nhạc Trọng từ trong Long Đằng trấn thu được hai mươi thanh Phảng Chế Đường Đao, làm cho hắn nhanh chóng tổ kiến ra chi quân đội nhỏ của người cường hóa, hơn nữa người cường hóa trong chiến đấu không ngừng tăng lên.Trong chiến đấu cường độ cao, đám người trong cặn bã doanh không ngừng tiêu hao, tử vong.

Cho dù là hai doanh tinh nhuê của Nhạc Trọng trong quá trình chiến đấu thanh tẩy tang thi trong các trấn nhỏ cũng tổn thất mười bảy người.Nhưng mà trong quá trình thu thập các thôn trang thì Nhạc Trọng cũng sưu tầm được chín trăm người sống sót, làm phong phú thế lực của hắn, nhân khẩu dưới trướng của hắn không ngừng tăng lên tới năm ngàn người.- Thủ trưởng!

Chỗ đó là huyện Kinh Tây!Trong một chiếc xe, Trương Trì vào hướng huyện Kinh Tây xa xa nói với Nhạc Trọng.Chung quanh chiếc xe này là rậm rạp chằng chịt chiến sĩ ăn mặc quần áo màu xanh trời thống nhất và đầy đủ súng ống đạn dược, trải qua chiên đấu không ngừng nghỉ, những chiến sĩ này lộ ra khí tức cường hãn, đang lột xác thành chiến sĩ thân kinh bách chiến.

Trong quá trình luyện binh hai mươi mấy ngày qua, Nhạc Trọng đã tụ hợp quân lính của mình lại, toàn lực tiến công huyện Kinh Tây.

Ở trong huyện Kinh Tây có đại lượng lương thực, vật tư, máy móc, sau khi cướp được huyện này thì bọn họ sẽ có được nhiều thứ khác nữa.- Trời bắt đầu trở lạnh rồi.Nhạc Trọng nhìn huyện Kinh Tây và vẫy tây ra ngoài cửa sổ, hắn có thể cảm giác được bên ngoài bắt đầu lạnh hơn nhiều.Trương Trì cũng cảm thán nói:- Đúng vậy, sắp vào mùa đông rồi, so với quá khứ thì tới sơm hơn nhiều, mà nhiệt độ cũng thấp hơn.Trương Trì đóng ở biên phòng ba năm rồi, hắn có thể cảm giác được mùa đông năm nay tới sớm, nhiệt độ cũng thấp hơn nhiều lắm.

Chương 452: Tiến công huyện Kinh Tây.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhững năm qua lúc này nhiệt độ cũng còn trên dưới hai mươi độ, hiện tại nhiệt độ bình quân là mười ba mười bốn.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc sầu lo, trong thế giới khắp nơi là biến dị thú, tang thi thế này, khi nhiệt độ biến thành lạnh giá thì chỉ sợ rất nhiều người sống sót sẽ chết cóng.

Trừ chuyện đó ra giá lạnh cũng mang theo nhiều hậu quả khác, với hắn mà nói không biết là phúc hay họa.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc kiên định, vứt bỏ hết thảy tạp niệm, gắt gao nhìn chằm chằm vào huyện Kinh Tây:- Mặc kệ nó!

Hiện tại cũng chỉ đi một bước tính một bước!

Cái huyện Kinh Tây này phải lấy được.Nhạc Trọng thống lĩnh đại quân tiến tới huyện Kinh Tây không xa thì hạ trại, xây dựng các loại công sự.

Hắn lúc trước cũng phái Ô Ấn điều tra một lần, ở trong huyện Kinh Tây có lẽ có một con tang thi chữ Z chiếm giữu.

Bởi vì có mấy vạn đầu tang thi đang tụ tập trong huyện Kinh Tây.- Đi!

Theo tôi lên!Nhạc Trọng nhìn qua đám chiến sĩ mặc áo giáp da cá sấu biến dị cấp hai, tay cầm Phảng Chế Đường Đao ra lệnh.- Vâng!

Thủ trưởng!Một loạt chiến sĩ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng đích thân ra tiền tuyến thì trong nội tâm chấn động kịch liệt và nhiệt huyết dâng trào, lớn tiếng đáp.Nhạc Trọng xung trận ngựa lên trước mang theo Minh Giai Giai cùng với đám chiến sĩ mặc giáp da cá sấu không ngừng xông lên phía trước.Vừa tiến vào thị trấn, bạch cốt đã xung trận lên đầu tiên, nó bổ nhào qua đám tang thi kia, nó huy động búa lớn không ngừng chém giết đám tang thi ngăn cản đường đi của nó.Minh Giai Giai thì triệu hoán ra năm con ảnh lang, năm con ảnh lang này không ngừng tiến vào cắn giết đám tang thi, một ngụm dễ dàng cắn đứt cổ của tang thi.

Minh Giai Giai trải qua không ngừng chiến đấu cường hóa suốt hai mươi ngày qua, đã trở thành một người cường hóa câp hai mươi, kỹ năng triệu hoán ảnh lang cũng cường hóa hai lần.

Những ảnh lang này càng trở nên mạnh mẽ cường hoành, nàng có thể triệu hoán ảnh lang ra sức chiến đấu không ngừng tăng lên.Những chiến sĩ này phân thành các tiểu tổ, yểm hộ lẫn nhau, huy động Phảng Chế Đường Đao không ngừng chém giết đám tang thi kia.Nhạc Trọng cầm thanh Hắc Nha Đao khổng lồ dài hai mét tiến vào trong thi đàn, tiện tay một đao chém ra thì những con S2, L2, tính cả tang thi bình thường cũng bị chém giết.Tang thi trong huyện thành đột nhiên bị Nhạc Trọng tập kích, mấy trăm con tang thi ở ngoài cửa huyện bị tàn sát không còn, chỉ để lại mấy trăm sinh tồn tệ và ba hộp báu màu trắng.Nhạc Trọng tiện tay mở ba hộp báu màu trắng ra xem, chỉ đạt được một cây Phảng Chế Đường Đao bình thường.Tiêu diệt mấy trăm con tang thi bình thường, thoáng cái đã chấn động tới con tang thi chữ Z kia rồi, nó điên cuồng thúc dục thì mấy vạn con tang thi trong huyện Kinh Tây không ngừng di động, lúc này giống như thủy triều chen chúc đi tới phía của đám người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng thống soái chiến sĩ không ngừng chiến đấu với đám tang thi đang tiến lên, bất luận tang thi nào cũng bị một đao chém thành hai đoạn, dưới ánh đao lóe lên, vô số tang thi bị xoắn thành phấn vụn.

Hắn giống như khối đá ngầm, những tang thi kia giống như thủy triều tiến lên trước, đều bị hắn dễ dàng xoắn nát bấy.Thi đàn tập kết lại, cho dù những chiến sĩ này được mặc giáp da cá sấu biến dị cấp hai cũng phải cố hết sức, bọn họ đều hội tụ bên người của Nhạc Trọng, thủ hộ hai bên của Nhạc Trọng, chỉ cho hăn đối địch ở trước mặt mà thôi.Vô số tang thi công tới, vừa mới tiến vào phạm vi công kích của Nhạc Trọng thì nát bấy, hóa thành từng khối thịt nát rơi xuống đất.Số lượng tang thi đúng là quá nhiều, mặc dù Nhạc Trọng sức chiến đấu cực kì khủng bố, nhưng mà dưới thi đàn áp bách khủng bố cũng không ngừng lui ra phía sau, nếu hắn kiên trì đứng nguyên tại chỗ, chỉ sợ sẽ bị tang thi chôn vùi ngay lập tức.Được Nhạc Trọng thủ hộ, một loạt chiến sĩ vừa chiến vừa lui lại.

Thời điểm này tố chất thân thể trải qua rèn luyện cũng được thể hiện ra ngoài.

Nếu xem o.nl in e, tạ i k.kt-r u-ye n,.c om là chiến sĩ bình thường đối mặt với thi đàn như thế này đã sớm sụp đổ rồi, thế nhưng mà bọn họ vẫn tập kết chung quanh người Nhạc Trọng, cho thấy tố chất tâm lý cường đại và khả năng huấn luyện hàng ngày.Nhạc Trọng lui lại không tính là quá chậm, hành động của tang thi chậm chạp không theo kịp.

Nhưng mà đột nhiên tang thi chia quân ra, từng đạo thân ảnh màu xanh trong thi đàn lao ra ngoài, hướng về Nhạc Trọng bên này.Những thân ảnh màu xanh này chính là S2 lấy tốc độ mà trứ danh, lần này trong thi đàn có hơn hai trăm con S2 không ngừng lao thẳng về phía của Nhạc Trọng.- Theo sát tôi!

Đổi thành súng tiến hành xạ kích!Nhạc Trọng nhìn thấy hơn hai trăm con S2 thì hai mắt ngưng trọng quát lên.Hơn hai trăm con S2 chính là chiến lực khổng lồ.

Mà đẳng cấp bình quân của người cướng hóa đi theo Nhạc Trọng chỉ chừng 13 mà thôi, đối mặt với S2 cấp 30, bọn họ solo với tang thi chỉ có con đường chết.Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì ba mươi người cường hóa này gỡ súng Ak trên vai xuống, nhắm vào hơn hai trăm con S2 tiến hành xạ kích điên cuồng.Bạch cốt thúc dục năm đạo cốt nhận, tùy ý tung bay, thoáng cái chém rụng năm con S2.Nhạc Trọng móc súng trường 03 ra, vừa lui lại vừa dùng tốc độ gấp mười một lần người bình thường tiến hành xạ kích điên cuồng.Họng súng của Nhạc Trọng không ngừng run run, tất cả S2 không ngừng bị bắn vào đầu, bay ngược mất rơi xuống đất.

Hắn trong một giây bắn chết năm con S2.Những con S2 kia tốc độ uyển chuyển giống như quỷ mị, thế nhưng mà so với Nhạc Trọng có tốc độ gấp mười một lần người bình thường thì quỹ tích của chúng bị nắm được dễ dàng, một viên là bắn chết một con.

Đây chính là chỗ tốt của nhanh nhẹn cao, nếu nhanh nhẹn thấp hơn S2 thì khó mà bắt được quỹ tích di động của chúng.- Thủ trưởng thật là lợi hại!Một đám người cường hóa đứng bên cạnh Nhạc Trọng nhìn thấy hắn một giây đồng hồ bắn chết năm con S2, trong nội tâm đều hít một hơi lãnh khí, trong nội tâm tràn ngập sùng bái cùng kính sợ.

Bọn họ bắn giết này gần như thất bại, cho dù có một số người bắn trúng S2 nhưng mà cũng không trúng chỗ yếu hại, không cách nào chính thức tạo thành vết thương trí mạng với S2.Minh Giai Giai cũng thúc dục năm con ảnh lang không ngừng từ trong cái bóng nhảy ra, đem những con S2 đè té trên mặt đất, cắn đứt cổ của S2.Sau khi kỹ năng triệu hoán ảnh lang cường hóa hai lần, cộng thêm tinh thần của bản thân Minh Giai Giai cao, chúng đã đủ sức địch nổi S2.

Nhưng mà số lượng S2 đúng là quá nhiều, năm con ảnh lang sau khi cắn chết năm con S2 thì cũng bị S2 chung quanh trực tiếp cắn xé thành phấn vụn, hóa thành tro tàn biến mất trên thế giới này.

Mà Minh Giai Giai thực sự bởi vì tiêu diệt năm con S2 mà tăng lên ba cấp.Nhạc Trọng có được tốc độ gấp mười một lần người bình thường thật sự là quá cường đại, chẳng những không phát nào trượt, hơn nữa một giây có thể bắn chết năm con S2.

Mà bạch cốt bên kia không ngừng chém giết điên cuồng, năm đạo cốt nhận điên cuồng loạn trảm, đem những con S2 xông lên chém thành nhiều mảnh.

Chương 453: Thu phục huyện Kinh Tây.Chỉnh sửa : kktruyen.comCó Nhạc Trọng, bạch cốt điên cuồng đồ sát thì hơn hai trăm con S2 còn chưa tiếp cận đội hình đã bị đồ sát toàn bộ.Nhạc Trọng cùng bạch cốt tiêu diệt hơn hai trăm con S2, thập phần thuận lợi mang theo một đám chiến sĩ rút vào trong công sự, không có người nào tử vong cả.- Thủ lĩnh đại nhân!

Vạn thắng!

- Vạn thắng! !

Vạn thắng!Nhạc Trọng dẫn mọi người vào công sự, chợt vang lên âm thanh hoan hô làm sĩ khí đại chấn.

Bọn họ có thủ lĩnh gan dạ dũng mãnh như vậy, tự nhiên làm cho sĩ khí của họ đại chấn.Vừa lui vào trong công sự, một loạt chiến sĩ cũng tháo Phảng Chế Đường Đao và giáp da rắn nước cho đội khác, bản thân mình cầm lấy súng trường lên.

Thân là cường hóa người, cận chiến, đánh xa lúc này trở thành bộ môn bắt buộc của Nhạc Trọng, bọn họ không cách nào có được khả năng thiện xạ như Nhạc Trọng, nhưng mà trong thực chiến chính xác tăng lên không ít.Nhìn qua thi đàn không ngừng tiếp cận, tất cả chiến sĩ nhiệt huyết sôi trào, không có chút sợ hãi.

Nhạc Trọng mang cho bọn họ dũng mãnh và nhiệt huyết.Nhạc Trọng vừa về tới công sự, liền cầm lấy một khẩu súng trường 03 vào tay.

Tay của hắn run lên, bắn một loạt có năm con tang thi té xuống, trực tiếp té trên mặt đất, không lãng phí viên đạn nào cả.Mà bên kia Ô Ấn nhìn Nhạc Trọng, cũng đổi một khẩu súng trường 03 và bắn ra ba phát.

Ba tiếng súng vang lên thì chỉ có một tang thi bị bắn vào đầu, hai con còn lại bị bắn trúng vào người té xuống, cũng không có bị thương trí mạng.- Quả nhiên khó khăn! !

Không hổ là thủ lĩnh!Ô Ấn sau một kích này mới phát hiện muốn trong một giây bắn vào đầu của năm con tang thi là khó khăn cỡ nào.

Trong lòng của hắn tràn ngập kính sợ với Nhạc Trọng.

Mặc dù hắn trở thành người tiến hóa nhanh nhẹn, nhưng mà hắn cảm giác được Nhạc Trọng so với hắn là cái hào rộng lớn.Trong trận địa không ngừng vang lên tiếng súng nổ vang, đám thần xạ thủ cũng bắt đầu bắn tỉa.

Nhạc Trọng tuy có đạn dược của ba doanh, nhưng mà đạn dược vẫn khan hiếm.

Bởi vậy mỗi một trận chiến hắn đều tận lực dùng cận chiến làm chủ, một phương diện có thể đạt được cường hóa, một mặt khác là có thể tiết kiệm đạn dược.Trong quá trình không ngừng xạ kích, tất cả tang thi không ngừng bị bắn nổ đầu, trên mặt đất nhanh chóng có một đám tang thi ngã xuống.

Nhưng mà Nhạc Trọng và đám thần xạ thủ không cách nào ngăn cản tang thi tiến lên, gần kề chỉ trì hoàn thi triều một chút thời gian mà thôi.Một khi thi đàn khổng lồ di động, sẽ hình thành một đoàn nước lũ không sợ chết tiến lên, đây chính là điểm đáng sợ nhất của chúng.

Cho dù trả giá như thương vong thế nào chúng cũng không sợ hãi, điểm này so với nhân loại còn mạnh hơn thật nhiều.Trong quá trình thi triều không ngừng tiến lên, những chiến sĩ này không ngừng khẩn trương, tuy bọn họ săn giết không ít tang thi.

Nhưng mà đối mặt với thi triều phô thiên cái địa này, trong nội tâm của bọn họ vẫn có khẩn trương, sợ hãi.

Nhưng mà Nhạc Trọng đứng ở trước tiền tuyến, giống như ma thần bất bại, kiên định săn giết đám tang thi kia.

Nhìn thấy Nhạc Trọng thì trong nội tâm của bọn họ cũng có dũng khí lại.Vào lúc Nhạc Trọng đưng ở đó giống như pháo đài kiên cố không ngừng tấn công tiêu diệt tang thi dám tới gần, mỗi một viên đạn sẽ bắn chết một con tang thi.

Không ngừng có tang thi té trên mặt đất, sau đó bị tang thi phía sau đạp thành thịt vụn.

Chuyện như vậy nhanh chong bị tang thi chữ Z trong thi đàn chú ý tới.Đột nhiên thi đàn này bạo động một hồi, chợt tách ra, từ trong chỗ sâu của thi đàn xuất hiện ba mươi con H1.Một dự cảm nguy hiểm hiện ra trong lòng của Nhạc Trọng, xem, on line t.ạ,i k.k-truyen. com ba mươi con H1 có thể uy hiếp an toàn của hắn đây.

Hàn quang trong mắt của hắn chớp động, bàn tay lớn duỗi ra chỉ vào ba mươi con H1, một đạo hỏa diễm như vòi rộng hiện ra đánh vàothi đàn khổng lồ, đem ba mươi con H1 cuốn vào trong.Trong ngọn lửa cuồng bạo này, tất cả những con H1 và tang thi bình thường bị cuốn vào liền bị tiêu diệt hoàn toàn.Nhạc Trọng một kích này ngăn cản ba mươi con H1, lưu lại một con đường lửa dài.

Một kích này của hắn uy lực thật lớn, nhưng mà cũng tiêu hao năm mươi điểm tinh thần lực và mười điểm thể lực.

Dùng sức mạnh cường hoành của hắn chỉ có thể thi triển ba lượt mà thôi.- Vạn thắng!- Vạn thắng!Những chiến sĩ kia nhìn thấy Nhạc Trọng một kích tiêu diệt gần ba trăm con tang thi thì rống to lên, sĩ khí cao ngất trời.

Có cường giả mạnh mẽ như vậy dẫn đầu, bọn họ có lòng tin sẽ đối kháng với bất cứ kẻ nào.Nhạc Trọng một kích diệt sát gần ba trăm con tang thi, lập tức thay đổi súng trường 03 không ngừng tiêu diệt tang thi bình thường.

Như không phải vì lập tức diệt sát ba mươi con H1, hắn cũng không sử dụng đại chiêu như vậy, chiêu thức uy lực càng lớn thì tiêu hao của hắn càng lớn.

Phải biết rằng hắn dùng súng bắn chết tang thi bình thường, tố chât thân thể cường hoành như hắn thì tiêu diệt hai trăm con tang thi bình thường sẽ tiêu hao mười điểm thể lực năm điểm tinh thần lực.

Nếu như thả chậm tầng xuất xạ kích, hắn bắn chêt tang thi tiêu hao còn nhiều hơn nữa.Bị Nhạc Trọng diệt sát ba trăm con tang thi với thi đàn khổng lồ chỉ là bụi, tang thi tiếp theo nhanh chóng lấp đầy, tiếp tục giống như thủy triều không ngừng tiến tới gần Nhạc Trọng.Thi triều bên kia quá lợi hại, cho dù cường giả thực lực cường hoành thế nào tiến vào trong thi triều này, đối mặt với tang thi đông đảo cũng phải mệt tới chết.- Nổ súng!Nhạc Trọng nhìn qua tang thi tới càng ngày càng gần thì ra lệnh.Trong chớp mắt chiến sĩ ở phòng tuyến đầu tiên không ngừng tiến hành xạ kích.Dưới làn mưa kim loại này, tang thi giống như bị cắt lúa mạch ngã xuống đất.Không ngừng có tang thi bị bắn té xuống đất, tang thi chưa chết thì đứng lên, nhưng mà cuối cùng làn đạn quá lợi hại, ngay cả thi triều cũng bị mưa đạn cắt đứt.

Thi triều khổng lồ giống như gặp dược bình chướng không khí không cách nào tiến lên được.- Rút lui!Điên cuồng xạ kích một phút đồng hồ thì Nhạc Trọng chợt ra lệnh.

Trong tay hắn đạn dược không nhiều lắm, chịu không được tiêu xài như vậy.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, những chiến sĩ ở phòng tuyến đầu tiên đứng lên, cầm súng ống đạn dược không ngừng lui ra phía sau.Nhạc Trọng tổng cộng cấu trúc năm phòng tuyến, buông tha một phòng tuyến không là gì.Mất đi mưa đạn áp chế, vô số tang thi từ trên mặt đất đứng lên, mang theo mùi hôi không ngừng bò qua phía Nhạc Trọng.- Cùng tôi xông lên!Nhạc Trọng nhìn qua đám chiến sĩ trong tay cầm Phảng Chế Đường Đao phía sau ra lệnh, sau đó xung trận ngựa lên trước tiêu diệt đám tang thi định đứng lên.Những tang thi dưới làn mưa đạn này dù có đứng lên được nhưng mà trận hình laiuj rất thưa thớt, dễ săn giết nhất.- Giết!Một loạt chiến sĩ gầm lên giận dữ, theo sát Nhạc Trọng không ngừng giết vào trong thi đàn, không ngừng chém tang thi thành hai đoạn, những tang thi té xuống đất dưới công kích như lang như hổ của bọn họ thì nhao nhao bị chém thành hai đoạn.

Chương 454: Mười hai chiếc xe tăng.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng dẫn theo chiến sĩ xung phong liều chết giết hơn một ngàn sáu trăm con tang thi, lúc này thi đàn khổng lồ mới khép kín lại, thong dong lui ra phía sau.Thi triều khổng lồ lui thì Nhạc Trọng truy tới.Mà dưới kịch chiến liên tục thì Nhạc Trọng ném bỏ ba trận địa, chết trong tay của hắn cũng hơn sáu ngàn tang thi, nhưng mà thi đàn vẫn còn hơn hai vạn bốn ngàn con, nhìn thi đàn như biển thì ai cũng tuyệt vọng.Sau khi lui tới phòng tuyến thứ năm, Vệ Trữ Quốc cũng đi tới bên người Nhạc Trọng và đưa một điều khiển từ xa tới bên người Nhạc Trọng:- Thủ lĩnh, chuẩn bị xong rồi.Nhạc Trọng vừa tiếp xúc với điều khiển tử xa thì đè xuống.Oanh!Oanh! !Trong một chớp mắt chung quanh bốn phòng tuyến trước lập tức nổ tung, cái điều khiển này kích phát chất nổ được cài trước đó.

Lập tức có hỏa diễm vô cùng lớn bao phủ thi đàn.Trong ngọn lửa cực lớn này đại lượng tang thi bình thường bị đốt cháy thành tro tàn.Trong thi đàn xảy ra dị biến, đại lượng tang thi ngã xuống thì con sau tiến lên, không ngừng đạp lên thi thể của đồng bạn.Tang thi ở phía sau muốn tiến lên vượt qua phòng tuyến thứ hai, thế nhưng mà bốn phương tám hướng đều là lửa, chúng cho dù công kích ở hướng nào cũng bị hỏa diễm thôn phệ.Từng múi khét từ trong đám tang thi bay ra ngoài.Sau khi lửa cháy mạnh một lúc thì thi đàn khổng lồ lập tức sụp đổ, bộ phận tang thi tiến hóa chạy thục mạng ra khắp bốn phương tám hướng.

Thêm nữa tang thi bình thường đứng ngơ ngác trong biển lửa, bị ngọn lửa thiêu đốt thành tro bụi.

Tang thi bình thường bị lửa cháy không có phản ứng, mà tang thi tiến hóa thì có cảm ứng nguy hiểm, chúng tự nhiên không muốn bị chết cháy.- Tang thi chữ Z đã chết rồi!Nhạc Trọng ở xa xa nhìn qua biển lửa kia, nhìn thấy bộ dáng tang thi tán loạn thì buông lỏng một hơi.Tang thi chữ Z đã chết thì dù ở huyện Kinh Tây có mười vạn tang thi cũng không đủ gây sợ.

Càng đừng đề cập Nhạc Trọng có thể dùng lửa thiêu sạch huyện Kinh Tây và tang thi bên trong.Những tang thi tiến hóa giãy dụa như thế nào cũng không có biện pháp thoát ra khỏi phạm vi biển lửa thiêu đốt, cuối cùng tất cả hóa thành tro tàn.

Cho dù L2 có thể ngăn cản đạn súng trường thì cũng bị đốt thành tro tàn, cho dù chúng thoát ra khỏi biển lửa thì óc cũng bị chưng chín rồi.Màn lửa lớn này phải trải qua nửa ngày mới từ từ dập tắt.

Ở khắp trận địa khắp nơi đều là thi thể tang thi bị đốt thành tro tàn, một con đường tro dài dặm hiện ra.- Vào thành!Nhạc Trọng nhìn qua huyện Kinh Tây nói.- Vào thành!Trương Trì hưng phấn lớn tiếng kêu lên.

Hắn không ngờ mấy vạn tang thi chiếm giũ huyện Kinh Tây lại bị thuận lợi tiêu diệt, tử vong không còn.- Vạn thắng!- Vạn thắng!Những chiến sĩ chiến đấu thật kịch liệt bây giờ hét to lên, bước chân vững vàng tiến vào trong huyện Kinh Tây.

Bọn họ đã thu phục được một huyện thành!Bộ đội vừa tiến vào trong thành liền bắt đầu tìm tòi người sống sót, sau đó không ngừng đẩy mạnh tiêu diệt tang thi.Trong huyện Kinh Tây này đại đa số tang thi bị tang thi chữ Z triệu hoán ra ngoài rồi.

Nhưng mà có tang thi sau tận thế ở trong nhà kín, chúng muốn đi cũng không đi được.

Loại tang thi này là đối tượng tiêu diệt của mọi người.Nhạc Trọng đi nhanh vào trong huyện Kinh Tây, ở bên cạnh hắn là bạch cốt cùng Minh Giai Giai tiểu loli.

Bản thân của hắn là người mạnh nhất trong đội quân, vừa vào là có thể địch lại một chi liên đội, tự nhiên không cần người nào thủ hộ gì cả.Trừ phi là tinh nhuệ như Lang Nha vây công hắn, hoặc là người có đẳng cấp như Trần Lương mới có thể tiến hành phục kích Nhạc Trọng.

Nếu không thì giết hắn là chuyện quá khó khăn, hắn đã không còn là một kẻ yếu mới bước ra khỏi trường đại học lúc trước nữa, hắn là một cường giả đáng sợ.Trương Trì rất nhanh đuổi tới bên người Nhạc Trọng hưng phấn nói ra:- Thủ lĩnh! !

Tôi nhớ rõ bên trong huyện Kinh Tây có một binh doanh, bên trong có một đoàn biên phòng.Nhạc Trọng nghe được lời này thì hưng phấn nói ra.- Cái gì! !

Đoàn biên phòng?

Quá tốt!Trong trận chiến này Nhạc Trọng chẳng những tiêu hao hơn mười tấn dầu nhiên liệu, đồng thời còn tiêu hao rất nhiều đạn dược, nòng súng, lựu đạn các loại vũ khí.

Nếu như hắn có được trang bị của đoàn biên phong, như vậy thực lực của hắn sẽ trở nên mạnh mẽ hơn nữa.Chiếc xe quân dụng nhanh chóng chở theo Nhạc Trọng rời đi, Trương Trì lái xe chở theo Nhạc Trọng chạy thẳng hướng đoàn biên phòng.Trương Trì vẻ mặt xin lỗi nói:- Thủ lĩnh!

Thật có lỗi, tôi nhất thời hồ đồ, không có nhớ rõ đoàn biên phòng này, xin thứ lỗi!Trương Trì chỉ là trung đội trưởng, lớn nhỏ cũng là một quan quân.

Chiến sĩ biên phòng phần lớn đều ở lại nơi đóng quân, rất ít khi điều động ra ngoài.

Mà Trương Trì đã từng tới đoàn biên phòng của huyện Kinh Tây họp, nhưng mà tính tình của hắn có chút tùy tiện, thẳng đến khi Nhạc Trọng đánh hạ huyện Kinh Tây hắn mới nhớ ra chuyện này.Nhạc Trọng mỉm cười, tâm tình cực kỳ khoan khoái dễ chịu:- Không có việc gì!

Chỉ cần nhớ ra là tốt rồi!Sau khi có được trang bị của đoàn biên phòng này, Nhạc Trọng liền muốn tiếp tục mở rộng quy mô quân đội.

Hiện tại dưới trướng của hắn có hơn năm ngàn người sống sót, quân đội đã đạt một ngàn.

Nếu như trước tận thế cực kỳ hiếu chiến như vậy thì đã phá sản từ lâu rồi.Nhưng mà đây là tận thế, khắp nơi đều là vật tư đi tìm kiếm là được.

Chỉ cần có thể đánh hạ một thành trấn là có thể đạt được đại lượng vật tư.

Hơn nữa hiện giờ lương thực không cách nào gieo trồng, không ngừng tiến công, thu hoạch vật tư mới có thể duy trì căn cứ tồn tại, nếu không miệng ăn núi lở, mọi người sẽ bị chết đói.Một đường chạy nhanh, Trương Trì mang theo chiến sĩ một liên cùng Nhạc Trọng đi tới một trái lính ở ngoại ô huyện Kinh Tây.Nhạc Trọng trực tiếp đi vào trong binh doanh này.Một đoàn biên phòng có ít nhất một ngàn người, dùng thực lực của Nhạc Trọng bây giờ, chém giết một ngàn tang thi là không thành vấn đề.Nhạc Trọng vừa đi vào trong quân doanh liền nhìn thấy tang thi mặc quân phục đang du đãng khắp nơi.

Những tang thi này nghe được tiếng bước chân của Nhạc Trọng, nghe thấy được Nhạc Trọng mang theo hương vị của người sống sót, chợt điên cuồng lao qua phía Nhạc Trọng.- Giải quyết chúng!Nhạc Trọng nhìn những tang thi này và ra lệnh.Một liên chiến sĩ cầm Đường đao đứng ra, dưới sự thống soái của bạch cốt tiêu diệt đám tang thi.

Dưới sự dẫn dắt của bạch cốt, bọn họ giống như cái máy đồ sát tiêu diệt đám tang thi ở chung quanh.Chợt chiến sĩ hàng hai cầm lấy súng trường, tiến hành xạ kích gần với đám tang thi.

Đây cũng là cơ hội rèn luyện kỹ năng bắn súng của bọn họ.Minh Giai Giai cũng thoáng cái triệu hồi năm con ảnh lang ra ngoài, đem những tang thi kia đè xuống đất và cắn nát đầu.Đột nhiên lúc này có mười con tang thi tiến hóa cấp hai lao thẳng vào đám chiến sĩ cầm Phảng Chế Đường Đao bên này.Nhạc Trọng vẫn quan sát bốn phía của trấn này, mười con tang thi tiến hóa chạy ra ngoài, hắn vung tay lên, mười đoàn ma viêm lao thẳng vào đầu của chúng, trực tiếp đốt đầu lâu của mười tang thi này thành tro bụi.Tiêu diệt mười con tang thi này thì L2 vừa mới hiện thân, chợt bị Nhạc Trọng dùng một đoàn ma viêm đốt cháy đầu.Thi đàn không có tang thi chữ Z tổ chức, không hình thành nên thi triều thì chỉ có thể bị Nhạc Trọng tiêu diệt rất dễ dàng mà thôi, thi đàn trong binh doanh này nhanh chóng bị Nhạc Trọng tiêu diệt.Sau khi tiêu diệt thi đàn, Nhạc Trọng tiện tay cầm bốn bảo rương màu trắng, đạt được hai thanh Phảng Chế Đường Đao.

Hắn tiện tay ném hai thanh Phảng Chế Đường Đao cho Minh Giai Giai cầm, đi nhanh vào sâu trong binh doanh này.- Ồ, nơi này còn có người sống!Nhạc Trọng đi một hồi, chợt nhướng mày nhìn qua mặt đất.

Chỉ thấy dưới đất có hơn mười con tang thi ngã xuống mặt đất, không ngừng bò qua hướng nhà kho.

Hiển nhiên lúc trước dị biến xảy ra thì có người bỏ chạy vào trong nhà kho.Nhạc Trọng đi tới trước cửa nhà kho, nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Bổ ra nó!Bạch cốt huy động búa lớn bổ mạnh vào trong nhà kho, nó một búa hung hăng đánh xuống làm cánh cửa sắt nhà kho vang lên âm thanh kim loại ma sát cực lớn, chém ra một lỗ thủng trên nhà kho này.Liên tiếp bổ vài chục cái, cánh cửa nhà kho bị bạch cốt bổ nát.- Không được nhúc nhích! !

Ai đụng vào tôi thì tôi sẽ nổ súng!Thời điểm bạch cốt mở cánh cửa nhà kho ra, từ trong nhà kho có âm thanh suy yếu vang lên.Nhạc Trọng khẽ chau mày, ra lệnh cho bạch cốt:- Đi tước vũ khí của người trong nàh kho!

Chú ý không nên làm tổn thương bọn họ.Linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt lóe lên, nhanh chóng đi vào trong hướng nhà kho.Trong nhà kho có âm thanh gầm gừ truyền ra, sau đó là tiếng súng nổ sau cùng là không có tiếng súng nữa.Nhạc Trọng lúc này mới mang theo Minh Giai Giai đi vào trong nhà kho.Trong kho hàng có mười hai quân nhân râu ria dơ bẩn, thân thể tỏa ra mùi thúi nhìn qua Nhạc Trọng cùng Minh Giai Giai.

Trong một góc nhà kho nhìn thấy nhiều đồ hộp, bánh quy áp súc, cùng bình nước suối khoáng.

Hiển nhiên mười hai người này trốn vào trong kho hàng miễn cưỡng có thể sống sót được.Một gã quan quân nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi hỏi:- Anh là người nào?Nhạc Trọng hỏi:- Tôi là Nhạc Trọng, tới cứu các người!

Anh là ai?Tên quan quân kia trầm mặc một hồi sau đó nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Tôi là bộ đội biên phòng, liên trưởng đoàn xe tăng xx Không Tử Minh!

Bọn họ là bộ hạ của tôi, bên ngoài xảy ra chuyện gì, tại sao lại có chuyện khó hiểu như vậy?Không Tử Minh lúc trước nhìn thấy những chiến hữu của mình đột nhiên nổi điên, cắn xé những chiến hữu khác, cắn xé những người kia không thành bộ dáng, cuối cùng những người bị cắn chết thì biến thành vô số cỗ tang thi, loại tình huống đó thoáng như ác mộng và khủng bố.

Nếu không phải hắn quyết đoán dẫn những người này chạy vào trong kho hàng, chỉ sợ bọn họ cũng đã chết dưới vây công của thi đàn.Nhạc Trọng thở dài một hơi chậm rãi lắc đầu:- Không biết! !

Nếu anh là người sống sót chắc cũng nghe qua âm thanh kia.

Đây hẳn là trò đùa dai của thần!Không Tử Minh lẩm bẩm nói:- Thực sự thần tồn tại sao?Trong xã hội hiện đại rất nhiều người là người vô thần, nhưng mà bây giờ thế giới xảy ra đại kiếp nạn quy mô như vậy, làm cho tất cả người sống sót đều hiểu được có thần đang tồn tại.Nhạc Trọng không có nghĩ nhiều về vấn đề của thần, trực tiếp nhìn qua Không Tử Minh hỏi:- Không Tử Minh!

Tôi cứu các người!

Sau này các người định như thế nào?

Là gia nhập ra sức cho tôi hay là rời đi?Thần linh cach Nhạc Trọng quá xa xôi, hắn hiện tại càng quan tâm vấn đề sự thật.Không Tử Minh nghe vậy, phục hồi tinh thần lại, nhìn qua Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:- Binh doanh bị tang thi chiếm giữ đã giết sạch rồi chứ?Nhạc Trọng nhìn qua Không Tử Minh trực tiếp vận dụng đòn sát thủ:- Ân!

Đều bị tôi giết sạch!

Đúng rồi, Bắc Kinh đã rơi vào tay giặc, quân bộ, trung ương cũng không còn tồn tại.

Hiện tại chúng ta chỉ có thể dựa vào bản thân mà sống sót thôi.Nếu như trung ương, quân bộ vẫn còn tồn tại, rất nhiều quân xe,m ,tại k.kt-ruye n,.c-o m đội đều phục tùng chỉ thị của trung ương.

Nhạc Trọng muốn thu phục Không Tử Minh là quân nhân là chuyện vô cùng khó khăn.Không Tử Minh nghe vậy cũng có chút mờ mịt:- Bắc Kinh cũng rơi vào tay giặc sao?Không có quân bộ, trung ương chỉ đạo, Không Tử Minh lúc này vô cùng mờ mịt.Không Tử Minh do dự một hồi mới nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Tôi muốn suy nghĩ một chút mới quyết định, có thể chứ?Không Tử Minh cũng không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì nữa.

Hắn cũng không muốn mang binh tùy tiện thuần phục Nhạc Trọng là người tính tình, lai lịch không biết.Nhạc Trọng thập phần sảng khoái đáp:- Có thể!

Nhưng mà anh phải giúp bộ hạ của tôi đào tạo thành lính thiết giáp.

Chỉ cần anh giúp tôi bồi dưỡng lính thiết giáp, ngươi có thể cùng bộ hạ của anh tự do rời đi.Nhạc Trọng coi trọng bọn người Không Tử Minh là lão binh điều khiển xe tăng này, chỉ cần có thể bồi dưỡng được lính thiết giáp.

Bọn người Không Tử Minh có rời đi hắn cũng không ngăn cản.Không Tử Minh có chút buông lỏng một hơi gật đầu nói:- Tốt!Trương Trì xông tới, hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng hét lớn:- Thủ lĩnh! !

Thủ lĩnh!

Lần này chúng ta phát tài rồi! !

Là xe tăng! !

Mười hai chiếc xe tăng! !

Nhiều xe tăng như vậy chúng ta có thể tổ kiến liên đội xe tăng rồi!Xe tăng chính là vương của bộ binh, thoáng cái có mười hai chiếc xe tăng thế này, nếu như có thể sử dụng được thì trong tận thế tang thi có như biển cũng có thể không sợ, đây là đại sát khí vô cùng hung mãnh a.

Trương Trì tự nhiên hưng phấn không thôi.

Nếu như có thể tổ kiến một liên đội xe tăng, như vậy thực lực doanh thứ nhất hoàn toàn có thể áp đảo tang thi rồi.Không Tử Minh nhìn qua bộ dáng vô cùng hưng phấn của Trương Trì, chần chờ một hồi nói:- Anh là Trương Trì?Trương Trì chần chờ một chút nhìn quaKhông Tử Minh mơ hồ hỏi:- Anh là ai?Không Tử Minh nói:- Ta là Không Tử Minh!Trương Trì ăn cả kinh nói:- Không đại đội trưởng!Không Tử Minh cùng Trương Trì hai gã chiến hữu gặp nhau tự nhiên là có nhiều chuyện muốn nói.

Nhạc Trọng cũng không có quấy rầy bọn họ mà trực tiếp rời đi, đi ra bên ngoài.Nhạc Trọng chân trước vừa rời khỏi nhà kho, chợt nghe không xa có tiếng súng nổ kịch liệt.

Hắn biến sắc, thân hình chớp động tiến nhanh về phía bên kia.Ở cửa ra vào của quân doanh có tiếng súng nổ lơn, một đám phần tử vũ trang ăn mặc đủ loại quần áo xông thẳng vào trong quân doanh.Những tên phần tử vũ trang này không có lập tức phát động công kích, mà tản binh ra ẩn nấp sau những công sự, không ngừng xạ kích vào người trong quân doanh.Vô số viên đạn bay tứ tung, song phương thương vong rất ít.- Người bên trong nghe đây! !

Chúng tôi là chính phủ mới ở huyện Thiên Tân! !

Trang bị vũ khí trong này là tài sản của quốc gia!

Trừ chính phủ ra thì không ai được đụng vào.

Các người lập tức đầu hàng thì chúng tôi lập tức bỏ qua cho các người.Nhạc Trọng vừa mới đi tới trước cửa quân doanh liền nghe được những tên phần tử vũ trang này không ngừng la hét mình là người của chính phủ.

Chương 455: Tập kích.Chỉnh sửa : kktruyen.comNghe được âm thanh của đám phần tử vũ trang này, những chiến sĩ biên phòng thì chần chờ một chút.

Nếu như trước mặt là tang thi thì bọn họ không chút do dự ra tay tiêu diệt.

Nhưng mà ra tay với người của chính phủ thì bọn họ vẫn có chướng ngại tâm lý.

Tất cả bọn họ trước kia là do chính phủ khống chế cả.Nhưng mà đại đa số người đi theo Nhạc Trọng là những người được Nhạc Trọng cứu ra từ Thái Lan, cho nên bọn họ tới bây giờ cũng chỉ nghe lệnh của Nhạc Trọng, căn bản không nhận kẻ nào khác.

Không có bất kỳ dao động không ngừng tấn công đám phần tử vũ trang bên kia!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, quát lớn:- Tôi là Nhạc Trọng!

Tôi lệnh cho các người bên kia phải lập tức bỏ vũ khí xuống, ngồi xổm xuống đầu hàng tiếp nhận chỉnh biên!

Nếu không giết không tha!Tên phần tử vũ trang bên kia cầm loa quát lớn:- Nhạc Trọng thì sao?

Vũ khí bên trong là tài sản quốc gia.

Chỉ cần anh đem những vật của chính phủ giao ra đây.

Chính phủ sẽ dành cho các người ban thưởng vật chất thích hợp! !

Nếu như các người tiếp tục ngoan cố chống lại chính là đối nghịch với chính phủ, đổi nghịch với quốc gia, đối nghịch với nhân dân, là Hán gian, phản quốc.

Đời đời kiếp kiếp bị người ta thóa mạ.Hàn nguồn : kktruyen.com quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, nhìn qua bạch cốt và ra lệnh.- Giết sạch bọn chúng!Vào lúc này mặc kệ đám phần tử vũ trang này có phải là người chính phủ thật hay giả, Nhạc Trọng cũng không quan tâm tới.

Hắn chỉ biết những phần tử vũ trang này là địch nhân của hắn!Bạch cốt nhận được mệnh lệnh, linh hồn ma hỏa trong mắt sáng lên, dưới chân điểm một cái, giống như sét đánh lao thẳng tới phía trước.Minh Giai Giai đứng ở bên người của Nhạc Trọng phát động kỹ năng triệu hoán ảnh lang, một đầu ảnh lang giống như quỷ mị lao thẳng vào đám người kia, nó tiến lên theo bạch cốt.Bạch cốt xông ra cửa binh doanh, những phần tử vũ trang kia đột nhiên nổ súng, đại lượng viên đạn bắn vào người của nó mà không thể làm gì, không có cách nào ngăn cản nó công kích.Bạch cốt có được tốc độ gấp năm lần người bình thường, một khi phát động thì tốc độ cực nhanh, nó thoáng cái nhảy ra sau công sự che chắn, một búa chém xuống, một cái đầu người bay lên, máu tươi văng khắp nơi, nhuộm đỏ cả thân thể của nó.Sau khi dùng một búa chém giết tên này, đột nhiên ở hai vai của bạch cốt có bốn cái gai xương bắn ra ngoài, phi tốc bắn vào đám công sự che chắn, thoáng cái xuyên qua người của bốn tên phần tử vũ trang, đem bốn tên phần tử vũ trang này nhiếp tới trước người của hắn, sắp xếp chỉnh tề.

Nó dùng sức vung búa lên, đem bốn tên phần tử vũ trang này chém ngang, máu tươi và nội tang văng khắp nơi.- Aaaa....- Aaaaa...Bốn tên phần tử vũ trang bị chém làm hai còn chưa chết ngay, vô cùng thống khổ rên rỉ thảm thiết, cực kỳ thê thảm.

Dao động nghiêm trọng sĩ khí của đám phần tử vũ trang còn lại.- Đó là người cường hóa!- Người cường hỏa cao cấp sao?

Thật đáng sợ!

Hắn là ma quỷ!"..."

Nhìn thấy bốn phần tử vũ trang dễ dàng bị chém giết, nội tâm đám phần tử vũ trang còn lại run lên, làm gì còn sức chiến đấu.Bạch cốt hung mãnh lao về phía những công sự có phần tử vũ trang đang ẩn nấp.Vừa nhìn thấy bạch cốt xông qua, những phần tử vũ trang kia lập tức sụp đổ, lập tức chạy ra xa xa.Ánh mắt của Nhạc Trọng lạnh như băng, cầm một khẩu súng trường 03 không ngừng bắn tỉa, bắn xuyên qua đầu của những tên phần tử vũ trang muốn bỏ chạy, trực tiếp bắn chết bọn chúng!

Chỉ cần là địch nhân, Nhạc Trọng sẽ không lưu tình đối phương là ai, là thế lực nào.- Súc sinh!

Đừng hung hăng càn quấy! !

Mày cho rằng chỉ có mày là người cường hóa cao cấp hay sao?Nương theo đó là âm thanh gào thét, sáu gã người cường hóa cao cấp không ngừng lao thẳng tới.Trong đó có một tên dáng người khôi ngô, cầm trong tay một thuẫn thép và cây chùy lớn, hiển nhiên là người cường hóa hệ sức mạnh, có một tên tay cầm một cây Lang Nha bổng dài hai mét.

Hai tên khác cầm theo dao găm, tốc độ công kích cực nhanh chém lên người bạch cốt, hiển nhiên là người cường hóa hệ nhanh nhẹn.Người cường hóa lực lượng, nhanh nhẹn là loại hình thường thấy nhất.

Trừ bốn gã lực lượng, nhanh nhẹn này ra, có một tên nam tử cao gầy mở bàn tay ra, một tầng niệm lực bình chướng hình thành trước người của đám người xông tới, ngăn cản viên đạn lao tới trước người của bọn họ.Còn có một tên đeo mắt kính lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.- Cao thủ thiên vương ra tay rồi!- Lúc này đám người cường hóa này chết chắc rồi! !

Sáu thiên vương ra tay thì chúng ta không cần động thủ nữa."..."

Nhìn thấy sáu người cường hóa này xuất hiện, những tên phần tử vũ trang còn sống sót vừa sợ hãi bị bạch cốt đồ sát, lúc này có sĩ khí lần nữa.Nhạc Trọng thấy thế lật tay một cái, một khẩu PF98 120 li chống tăng hiện ra trong tay của hắn, hắn nhanh chóng nhắm vào phía đám người kia và bóp cò.Ánh lửa lóe lên, một viên đạn hỏa tiễn bắn lên niệm động lực trong suốt kia, phát ra âm thanh nổ tung cực lớn, bình chướng niệm động lực kia cũng vỡ tan, tên người cường hóa sử dụng niệm động lực phun ra một ngụm máu tươi, thoáng cái ngã trên mặt đất.- Hắn dùng ống phóng rốc-két công kích!Sắc mặt tên trẻ tuổi mang mắt kính đại biến, hét lớn một tiếng, sau đó lăn vào sau công sự che chắn.Mất đi niệm động lực bình chướng thủ hộ, bốn tên người cường hóa đang lao tới bị trúng đạn, bọn họ nhao nhao bỏ chạy ra sau công sự ẩn nấp.

Bọn họ mặc dù mặc áo giáp da biến dị thú cao cấp tạo thành, chỉ cần không trúng đầu thì bọn họ vẫn sống.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào một tên người cường hóa nhanh nhẹn phát động Khủng Cụ Thuật, một đạo sóng tinh thần vô cùng mạnh mẽ áp thẳng vào thức hải của tên này, trong mắt của hắn sợ hãi lóe lên, chợt bị vô tận sợ hãi bao phủ, trực tiếp ngất đi té trên mặt đất.- Gặp phải cường địch rồi! !

Chúng ta rút lui! !Tên đeo mắt kính sắc mặt âm trầm nói ra.

Chi bộ đội của Nhạc Trọng này khó giải quyết vượt qua xa tưởng tượng của bọn họ.

Vốn cho rằng dựa theo kế hoạch là có được bằng vào hai trăm tên phần tử vũ trang, sáu gã người cường hóa là có thể nghiền nát chi đội ngũ chống cự, nhưng không ngờ vừa gặp Nhạc Trọng thì một kích đã bại ngay.Tên người cường hóa cầm Lang Nha bổng lúc này nhìn qua bạch cốt hiện giờ đang săn giết đám phần tử vũ trang:- Khương Minh! !

Hiện tại rút lui thì những huynh đệ của chúng ta sẽ bị quái vật kia giết sạch!Nếu như không có người ngăn cản, bạch cốt có thể bằng vào bản thân tiêu diệt được toàn bộ hai trăm tên phần tử vũ trang.

Nó đi theo Nhạc Trọng một mực chiến đấu đến nay đã có được sức chiến đấu khủng bố.

Đặc biệt là xương cốt của nó đao thương bất nhập, bình thường cho dù có bị đạn súng trường bắn cũng không tổn thường gì cả.Khương Minh vẻ mặt âm trầm nói:- Thân Triết!

Nếu như chúng ta ở tại chỗ này thì toàn quân sẽ bị diệt!- Rút lui a!Một tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn hét lớn lên.

Chương 456: Bối Minh Dương.Chỉnh sửa : kktruyen.comVừa rồi một màn tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn vô thanh vô tức ngã xuống đất làm cho nội tâm của hắn tràn ngập sợ hãi.Không có chút do dự, sau khi bốn tên người cường hóa thương định xong, nhanh chóng đứng dậy quay đầu bỏ chạy tứ tán vào trong rừng cây.- Muốn chạy trốn?

Các người trốn không thoát đâu!Nhạc Trọng nhìn thấy bốn tên người cường hóa kia thì cười cười, tay vừa lộn và lấy gai độc ra, hết sức nhanh chóng bắn liền qua hướng kia hai phát.Trong chớp mắt đầu của hai tên người cường hóa hệ sức mạnh lập tức bị bắn nổ tung, thi thể không đầu té xuống đất.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ nhìn chằm chằm vào tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn và phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, trong chớp mắt tinh thần lực khổng lồ áp vào trong thức hải của tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn, thoáng cái đã làm cho tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn này ngã xuống, ngã xuống đất ngất tại chỗ.Trong mấy hô hấp đã giải quyết được ba gã người cường hóa, thân hình của Nhạc Trọng lóe lên, tốc độ gấp mười một lần người bình thường đã phát động, hắn giống như mũi tên lao thẳng về phía tên người cường hóa gọi là Khương Minh kia.Trong bốn giây ngắn ngủi Nhạc Trọng đã đuổi theo Khương Minh, hắn thoáng cái móc gai độc ra, ngắm về phía Khương Minh bắn tới.Cơ hồ là lúc Nhạc Trọng vừa mới rút súng thì Khương Minh liền hai tay giơ lên cao, thoáng cái quỳ xuống đất và hét lớn lên.- Đừng giết tôi! !

Tôi đầu hàng! !Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn qua Khương Minh bảo trì trầm mặc.Khương Minh quỳ trên mặt đất thân thể không ngừng run rẩy, mồ hôi lạnh cơ hồ làm ướt nhẹp thân thể của hắn, hắn cảm giác được như có hung thú nhìn chằm chằm vào bản thân của hắn.

Chỉ cần hắn có nửa điểm dị động là lập tức biến thành thi thể.Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Đi ra ngoài!Khương Minh thành thành thật thật đứng lên, hắn đi ra bên ngoài.

Thời điểm hắn nhìn thấy hai tên người cường hóa hệ sức mạnh bị bắn nát đầu, thân thể của hắn không khỏi run rẩy, hắn không muốn làm quỷ không đầu.Vừa ra khỏi rừng cây thì Khương Minh liền nhìn thấy đại bộ phận huynh đệ hắn mang theo hai tay ôm đầu, bị chiến sĩ của Nhạc Trọng giám thị.Nhạc Trọng nhìn qua Khương Minh trực tiếp hỏi:- Các người là người phương nào?Đại bộ phận chiến sĩ bên người của Nhạc Trọng lúc này cũng quay đầu nhìn qua Khương Minh, đặc biệt là những bộ đội biên phòng kia, bọn họ muốn biết Khương Minh rốt cuộc là người ở nơi nào.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào Khương Minh lạnh như băng nói:- Nếu như mày dám nói dối thì tao sẽ giết mày!Khương Minh thân thể run lên như cầy sấy, không ngừng đem tình báo mà mình biết nói rõ toàn bộ cho Nhạc Trọng nghe.Bọn người Khương Minh này chính là người sống sót của huyện Thiên Tân.

Huyện Thiên Tân, một người tên là Bối Minh Dương làm thống lĩnh.

Bối Minh Dương cũng là người cường hóa thủ đoạn cao minh, hắn thống lĩnh tất cả thế lực lớn nhỏ chung quanh huyện Thiên Tân tụ làm một, dưới trướng có được hai vạn tên người sống sót cùng ba ngàn tên chiến sĩ.

Trong ba ngàn tên chiến sĩ còn có tổng cộng một liên lão binh biên phòng, sức chiến đấu thập phần cường hoành.Đánh hạ huyện Thiên Tân thì những lão binh này là người nội tình chung quanh huyện Kinh Tây, đem các binh doanh gần huyện Thiên Tân báo cáo cho Bối Minh Dương.

Bối Minh Dương lúc này mới cho lính tới đây thu phục binh doanh.

Dưới trướng của Bối Minh Dương đúng là có quan viên chính phủ của huyện Thiên Tân, nhưng mà những quan viên kia làm người thất bại, cũng không phải là thế lực cầm quyền.Nghe được thế đạo chính phu của huyện Thiên Tân cũng không phải như trước tận thế, những chiến sĩ biên phòng đại đa số người thở ra một hơi.- Hai vạn người sống sót!

Ba ngàn chiến sĩ sao?Nhạc Trọng nghe Khương Minh nói vậy thì khẽ nhíu mày tự hỏi.Nhạc Trọng đột nhiên nhìn qua Khương Minh hỏi:- Khương Minh, tao muốn thả mày về bảo Bối Minh Dương đầu nhập vào tao, mày có nắm chắc thuyết phục hắn được không?Trong nội tâm Khương Minh cả kinh, chần chờ một hồi lâu mới khó xử nói:- Nhạc thủ lĩnh!

Đây đâu phải là chuyện linh tinh, tôi một thành nắm chắc cũng không có.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Trong tay của Bối Minh Dương có bộ đội xe bọc thép không?Trong nội tâm Khương Minh rùng mình, suy nghĩ một hồi lâu mới chậm rãi nói:- Tôi nhìn thấy trong quân doanh có mười chiếc xe gắn súng máy, tám chiếc chiến xa bộ binh, hai mươi chiếc xe bọc thép súng máy bốn chiếc xen phóng tên lửa đạn đạo, bốn chiếc pháo tự hành 122 li.

Bối Minh Dương đã từng thu phục hai binh doanh, những thứ này là do hắn lấy được từ hai binh doanh đó.Nhạc Trọng khẽ chau mày, suy nghĩ một hồi nói:- Rất tốt!

Mày quay về đi!

Nói cho Bối Minh Dương, tao có chuyện cần bàn với hắn.Khương Minh vẻ mặt kinh ngạc:- Ngài thả tôi?Nhạc Trọng nhìn Khương Minh và nói:- Hay là mày vẫn muốn ở lại nơi này?

Đổi người về báo tin cũng không thành vấn đề!Khương Minh liên tục nói:- Không! !

Không! !

Tôi đi!

Tôi đi ngay!Nói xong Khương Minh không quay đầu mà bỏ chạy đi thật nhanh, những tù binh kia sống hay chết hắn không quan tâm tới.Khương Minh trốn đi thật xa thì bọn người Trương Trì cũng chuyển sạch cả binh doanh đi, đem tất cả vũ khí chuyển thẳng về huyện Kinh Tây.Trong một văn phòng huyện ủy xa hoa của huyện Thiên Tân.Một tên dáng người trung đẳng, hai mắt hữu thần, ăn mặc một thân quân trang, trên trán có khí tức nho nhã nhìn chằm chằm vào Khương Minh.

Người này mặc quân trang giống như nho tướng, tên nam tử trung niên này chính là chưởng khống giả của huyện Thiên Tân Bối Minh Dương.- Nhạc Trọng hắn muốn gặp tôi sao?Trong mắt Bối Minh Dương hiện ra vẻ nghiền ngẫm, ngón trỏ nhẹ nhàng gõ lên lan can, nhìn qua Khương Minh tiếp tục hỏi:- Khương Minh!

Anh biết bọn chúng muốn gặp tôi nói chuyện gì không?Khương Minh chần chờ một hồi, kiên trì nói ra:- Bối lão đại, Nhạc Trọng đoán chừng là muốn khích lệ ngài đầu nhập vào trướng của hắn.Khương Minh nói ra lời này làm cả phòng hội nghị xuất hiện sóng to giớ lớn.Một tên nam tử dáng người cao lớn khỏe mạnh quát lên:- Mẹ kiếp! !

Tên Nhạc Trọng này có bị té giếng ngu ngốc rồi hay không?

Bảo chúng ta đầu nhập vào hắn?

Hắn đầu nhập vào chúng ta thì không sai biệt lắm.- Bối lão đại! !

Xuất binh diệt hắn!

Đem huyện Kinh Tây của hắn lấy vào trướng của chúng ta!- Bối lão đại! !

Tên Nhạc Trọng đã dám giết người chúng ta, quả thực gan lớn quá mà.

Để cho tôi dẫn người đi diệt hắn!"..."

Trong phòng hội nghị này, đại bộ phận người lúc này lớn tiếng kêu gào tiêu diệt Nhạc Trọng.

Chỉ có Khương Minh im lặng không nói, hắn dẫn người đánh vào thế lực của Nhạc Trọng, thập phần tinh tường Nhạc Trọng chiến lực mạnh mẽ, trong mắt hắn thì đại quân của Bối Minh Dương toàn bộ xuất động cũng chưa chắc thắng được Nhạc Trọng.Bối Minh Dương nhíu mày, sắc mặt trầm xuống quát:- Yên tĩnh!

Trong phòng hội nghị thoáng cái đã yên tĩnh lại hoàn toàn, Bối Minh Dương ở trong huyện Thiên Tân này có được uy vọng rất lớn, hắn chính là kẻ dẫn mọi người đánh hạ huyện Thiên Tân này.

Chương 458: Bối Minh Dương. (2)Bối Minh Dương nhìn chằm chằm vào một tên ngồi ở bên tay phải của hắn, là một trung niên có vết đao trên mặt, nói:- Thượng Luân!

Anh thấy thế nào?Người này là nam tử trung niên có vết đao trên mặt trong thế lực của Bối Minh Dương là một gã thủ lĩnh của thế lực thứ hai.

Tại huyện Thiên Tân này hắn có quyền nói chuyện cực lớn.Trong nội tâm của Thượng Luân rùng mình, nhìn qua phòng hội nghị chiến ý sôi trào, hắn chần chờ một hồi, mới chậm rãi nói:- Tôi cảm thấy đàm phán với Nhạc Trọng cũng không phải là chuyện gì cả.Tuy Thượng Luân nhìn qua là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển, trên thực tế suy nghĩ của hắn rất linh hoạt.

Nhạc Trọng đã có thể thu phục huyện Kinh Tây, hiển nhiên thế lực trong tay sức chiến dấu không kém.

Hắn cũng không muốn lèm nhèm hô đánh kêu giết, sau đó bị Bối Minh Dương phái người đi đánh Nhạc Trọng, tiêu hao thực lực của chính mình.

Trong tận thế này thực lực chính là quyền nói chuyện, người không có thực lực thì cho dù mạnh hơn nữa cũng chỉ là tay chân cao cấp mà thôi.Lời vừa nói ra Bối Minh Dương nhíu mày lại, trong mắt hiện lên ra tia không vui, nhưng mà không vui của hắn biến mất không thấy gì nữa, không để cho ai nhìn thấy nội tâm của hắn.Một tên mái tóc nhuộm vàng, trát lấy khoen mũi, trên người có hình xăm Thanh Long, hắn nhìn chằm chằm vào Thượng Luân, trong mắt hiên ra khinh miệt khiêu khích.- Thượng Luân!

Chẳng lẽ anh sợ hãi sao?

Anh sợ hãi thì nói đi! !

Thật sự là hèn nhát mà!Tinh quang trong mắt Thượng Luân lúc này lóe lên, nói lời khiêu khích.- Cam La Vọng!

Anh rất lợi hại!

Vậy tại sao không thấy anh dám đi đánh Nhạc Trọng! !

Anh không nên khích bác người ta, có gan thì chính anh mang binh đi tiêu diệt Nhạc Trọng đi!

Nếu anh có thể mang binh đi diệt Nhạc Trọng thì lão tử tự mình quỳ xuống đất dập đầu tỏ vẻ kính sợ anh.

Nếu anh không dám thì nên ngậm cái miệng thúi của mình lại, sau đó ở trước mặt của mọi người nói tôi là kẻ hèn nhát!Cam La Vọng chính là thế lực thứ ba dưới trướng của Bối Minh Dương, hắn là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn cường đại, cường đẳng cấp cường hóa cấp 37.

Trừ chuyện đó ra hắn có ba trăm tên bộ hạ trực thuộc, cũng là một đám côn đồ dám đánh nhau.Ánh mắt Cam La Vọng nhíu lại quát lớn:- Thượng Luân!

Nếu lão tử mang binh diệt Nhạc Trọng, anh thật sự có dám quỳ trước mặt lão tử dập đầu tỏ vẻ kính sợ thật chứ?Thượng Luân lạnh lùng nhìn qua Cam La Vọng nói:- Đúng vậy!

Nếu như anh không dám mang binh đi diệt Nhạc Trọng!

Anh nên ở trước mặt của mọi người thừa nhận mình là kẻ hèn nhát.Cam La Vọng giống như trúng một kích, chợt nhảy dựng lên, lớn tiếng nói:- Tốt! !

Lão tử sẽ mang binh đi diệt Nhạc Trọng!

Thượng Luân, anh có nên quỳ gối trước mặt lão tử không?Thượng Luân cười lạnh nói:- Đợi anh diệt Nhạc Trọng rồi nói sau!- Anh chờ đó!Cam La Vọng nhìn qua Thượng Luân sau đó chào với Bối Minh Dương rồi lao ra khỏi phòng hội nghị.

Hắn sợ Bối Minh Dương ngăn cản bước chân của hắn, hết tốc độ tiến về phía trước, nháy mắt đã biến mất trong phòng hội nghị.Bối Minh Dương nhìn thấy Cam La Vọng biến mất thì khẽ nhíu mày.

Cam La Vọng chính là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn thức tỉnh tự nhiên, có được sức chiến đấu thật mạnh, cũng là thiên tài.

Nhưng mà Cam La Vọng quá mức làm theo ý mình, chuyện này làm cho Bối Minh Dương có đôi khi phiền lòng.Bối Minh Dương nhìn Thượng Luân và nhàn nhạt ra lệnh:- Thượng Luân! !

Lao Huy, hai người dẫn theo quân đối ứng cho Cam La Vọng!- Vâng!

Bối lão đại!Thượng Luân thở dài trong lòng, trầm giọng đáp.

Có thể né qua vận mệnh làm bia đỡ đạn là tốt rồi.

Bối Minh Dương ở trong huyện Thiên Tân có được thế lực cực lớn, chỉ cần không bị bức vào tuyệt cảnh, hắn có thể sẽ không làm trái lệnh của Bối Minh Dương.- Vâng!

Bối lão đại!Mặt khác một tiểu thủ lĩnh Lao Huy cũng cung kính đáp.Cam La Vọng rất nhanh mang theo bộ hạ của hắn tới gần huyện Kinh Tây.- Chỗ đó chính là huyện Kinh Tây sao?

Cũng không có gì quá lớn!Cam La Vọng nhìn huyện Kinh Tây thì cười lạnh nói ra.Ba trăm tên thủ hạ mặc đồ tây đen cầm súng trường của Cam La Vọng, bên hông còn mang theo Đường đao phòng ngừa. ba trăm tên chiến sĩ này đều là người cường hóa, tuy bọn họ đa phần là người cường hóa cấp 6, 7, nhưng mà trong số đó cũng có hơn hai mươi người cường hóa cấp 10.

Đây là chi bộ đội lệ thuộc Cam La Vọng, đã chém giết hơn hai ngàn con tang thi, bị mệnh danh là chiến đội tử thần.Cam La Vọng nhìn qua cảnh tượng ở lối ra vào huyện Kinh Tây và nhìn qua chiến đội tử thần khởi xướng chiến đấu:- Các huynh đệ!

Nhìn thấy bên kia chứ?

Bên kia chính là huyện Kinh Tây! !

Trong đó có nhiều lương thực, nữ nhân, vũ khí!

Chỉ cần chúng ta giết vào thì những thứ đó toàn bộ là của chiến đội tử thần chúng ta! !

Chỉ cần các người giết vào, trong ba ngày các người muốn chơi thế nào thì chơi, muốn giết như thế nào thì giết!

Tôi không ngăn cản!- Thủ lĩnh vạn tuế! !- Giết vào đi! !

Đoạt lấy nữ nhân và lương thực của bọn chúng!- Sát!

Sát!

Sát! !"

"..."

Nghe được Cam La Vọng cổ động, con mắt của đám côn đồ lập tức đỏ hồng lên, bọn họ rống to lên, sĩ khí thoáng cái đè cao lên đỉnh phong.Cam La Vọng mang binh thì thích dùng phương pháp cướp hiếp giết làm phương pháp cổ động thủ hạ dưới tay của mình.

Trong chiến đội của Bối Minh Dương thì đây là chi bộ đội dám liều mạng nhất.- Giết!Cam La Vọng nổi giận gầm lên một tiếng, rút một thanh ám ma đao ra, đi nhanh về hướng huyện Kinh Tây bên kia.

Hắn chỉ biết sử dụng ám ma đao, đối với súng ống dốt đặc cán mai.Dưới sự dẫn dắt của Cam La Vọng thì ba trăm chiến đội tử thần lập tức la hét chạy tới cửa ra vào của huyện Kinh Tây.- Địch tập kích! !Chiến sĩ ở trươc cửa ra vào huyện Kinh Tây phát hiện ra ba trăm tên côn đồ đang chạy tới, đè xuống còi báo động, cả huyện Kinh Tây đều vang lên âm thanh cảnh báo có địch tập kích.Ở down lo.a,d eboo k, m ới nh.ấ t, t.ạ i k-kt-ruy,e n..co m- cửa ra vào của huyện Kinh Tây này có bốn điểm hỏa lực mạnh, thoáng cái đã nổ súng dày đặc, viên đạn như mưa bắn vào trong ba trăm tên côn đồ và Cam La Vọng.Trong làn đạn dày đặc đó, ba trăm tên chiến đội tử thần không ngừng chạy lên và ngã xuống đất, huyết hoa bắn ra vô số.

Thoáng cái mười mấy tên đã ngã xuống đất rồi.Nhìn thấy nhiều người ngã xuống đất như vậy, đám côn đồ chiến đội tử thần thoáng cái nấp sau công sự che chắn, giơ súng lên nhắm qua hướng huyện Kinh Tây mà xạ kích không ngừng.Với tư cách là thủ lĩnh Cam La Vọng càng phát động kỹ năng cấp hai di động cao tốc cường hóa ba lần, hắn vừa phát động kỹ năng, cộng thêm trang bị thì tốc độ đạt tới mười sáu lần người bình thường rồi.

Người bình thường căn bản không cách nào bắn trúng tốc độ khủng bố như vậy.Rất nhiều viên đạn rơi xuống chung quanh người Cam La Vọng, không có viên đạn nào xúc phạm tới hắn mảy may.Trong mười giây ngắn ngủi, Cam La Vọng trong quá trình lảng tránh theo hình chữ z, vượt qua khoảng cách sáu trăm met chạy vào trong huyện Kinh Tây, trong quá trình này hắn không có bị bắn trúng một viên đạn nào cả.

Chương 457: Sụp đổ.Chỉnh sửa : kktruyen.comCam La Vọng thoáng cái nhảy vào sau công sự của huyện Kinh Tây và đột nhập vào trong đó, giống như quỷ mị chém bốn tên chiến sĩ ở trong công sự thành hai nửa.

Hỏa lực cũng ngừng lại.Sau khi dễ dàng giải quyết hỏa lực xong, thân hình Cam La Vọng nhanh chóng lóe lên, hắn giống như quỷ dị lao vào trong công sự, mấy lần chớp động thì đột nhiên trong điểm hỏa lực có ám ma đao chém giết bốn tên chiến sĩ ở điểm hỏa lực khác.Cam La Vọng sau khi phá hủy từng điểm hỏa lực, thoáng cái tiến tới một công sự khác, hắn một đao chém lên cánh cửa lớn.Đột nhiên lúc này sắc mặt của Cam La Vọng đại biến, thân hình chớp động mấy cái và lui lại phía sau thật nhanhOanh một tiếng vang thật lớn, cánh cửa lớn đột nhiên nổ tung, vô số đạn thép bắn ra bốn phương tám hướng.

Ở sau cánh cửa bố trí vài quả mìn.Tốc độ phản ứng của Cam La Vọng cực kỳ nhanh nhạy, nhưng mà khoảng cách nổ tung quá gần chỗ của hắn, vẫn có mười viên bi thép bắn lên người của hắn.Đại bộ phận viên thép bắn lên người của Cam La Vọng thì có giáp da thú biến dị ngăn cản được, có hai viên bi nhỏ bắn vào mặt của hắn, một viên bắn xuyên gò má của hắn, một viên oanh lỗ mũi của hắn một lỗ máu.Người cường hóa không phải tồn tại vô địch, trong chiến tranh, các loại thủ đoạn tầng tầng lớp lớp.

Cho dù Cam La Vọng là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, thực lực hơn xa người bình thường, cũng không cách cam đoan mình trong chiến tranh không có chút tổn thương nào cả.

Nếu không phải hắn mặc giáp da thú biến dị, một cú nổ tung vừa rồi Cam La Vọng đã bị nổ trọng thương.- Chó má! ! !

Bọn mày đều phải chết!Cam La Vọng bị thương thì càng thêm cuồng bạo, thoáng cái nhảy vào trong công sự.- Người cường hóa cao cấp sao?

Mày rất lợi hại!

Nhưng mà chớ xem thường người bình thường.Một gã chiến sĩ nhìn thấy Cam La Vọng thì cười khẩy một tiếng, trong mắt hiện lên một tia quyết tuyệt và giật mìn mang trên người.Cam La Vọng nhìn thấy tên chiến sĩ kia không ngừng truyền ra cảm giác nguy hiểm thì hắn không ngừng cảnh giác, hắn điên cuồng lui nhanh ra phía sau.Oanh một tiếng vang thật lớn! !Trong công sự này hiện tại đột nhiên có tiếng nổ cực lớn vang lên, bụi mù cuồn cuộn phóng lên trời, công sự sụp đổ, hủy diệt toàn bộ.Một tên tiểu đội trưởng mặc đồ tây đen nhìn thấy bụi mù và nổ tung vang lên, nhìn qua cửa ra vào của huyện Kinh Tây và tiến lên.- Thủ lĩnh đã phá hủy ý chí chiến đấu của bọn chúng, kế tiếp phải xem chúng ta!

Xông lên thôi!Được tên tiểu đội trưởng ủng hộ, tất cả đội viên ló đầu ra khỏi công sự che chắn tiến lên hướng huyện Kinh Tây.Cam La Vọng với tư cách đao nhọn đã phá hủy các cứ điểm hỏa lực của đối phương, đội viên chiến đội tử thần là lực lượng xung kích, đánh tan ý chí chiến đấu còn sót lại.

Ngay từ đầu chiến đội tử thần đã sử dụng phương pháp này rồi, bọn họ dùng chiến pháp này và đánh tan không ít thế lực nhỏ.

Không có nơi nào có thể ngăn cản được công kích, đặc biệt là thời điểm đánh giáp lá cà, đại bộ phận thế lực đều sụp đổ, ý chí chiến đấu hoàn toàn bị tan rã.Đối mặt với công kích của chiến đội tử thần, một điểm hỏa lực cuối cùng ở lối ra vào huyện Kinh Tây điên cuồng bắn xối xả vào đám chiến đội tử thần.Đại lượng chiến sĩ chiến đội tử thần không ngừng trúng đạn ngã xuống.Nhưng mà một điểm hỏa lực này quá mức mỏng ma, dưới tình huống sĩ khí chiến đội tửu thần tăng cao thì không lâu sẽ bao phủ đám người này.Phá hủy điểm hỏa lực cuối cùng ở cửa ra vào huyện Kinh Tây thì trong mắt của đám chiến đội tử thần hiện ra vẻ điên cuồng xông vào trong huyện.

Trong những lần chiến đấu lúc trước của bọn họ, chỉ cần ở bên ngoài vừa bị phá, như vậy bọn họ có thể bắt đầu hưởng thụ thành quả thắng lợi, có thể không kiêng nể gì tiến hành giết chóc và cưỡng hiếp.Với tư cách tiếp ứng Lao Huy nhìn thấy chiến đội tử thần của Cam La Vọng đột phá phòng ngự tiến vào huyện Kinh Tây thì con mắt sáng lên, gầm to lên:- Cam La Vọng đúng là làm quá tốt!

Vậy mà đánh vỡ huyện Kinh Tây! !

Các huynh đệ, xông lên cho tôi! ! !

Chiếm được huyện Kinh Tây, nữ nhân, lương thực, vũ khí bên trong tùy các người lựa chọn! !

Sát!- Sát!- Sát!- Sát!"..."

Đám tùy tùng của Lao Huy có hai trăm tên lính, được chủ tưởng cho phép cướp hiếp giết thì sĩ khí thoáng cái tăng lên cực hạn, bọn họ tay cầm súng, đại đao, điên cuồng xông qua phía huyện Kinh Tây.

Ở bên trong có nữ nhân, lương thực, cùng vũ khí.Bối Minh Dương cũng chỉ mở một doanh, đạt được trang bị của một doanh, trang bị một doanh đó tự nhiên phân phối cho tinh nhuệ của hắn.

Các thế lực còn lại chỉ đạt được súng ngắn và vũ khí bị đào thải mà thôi.Thượng Luân nhìn thấy huyện Kinh Tây dễ dàng bị công phá và Lao Huy xông vào thì nhíu mày lại, trầm mặc không nói, cũng không có ra lệnh công kích.Lao Huy bởi vì nóng vội chiêm chiến lợi phẩm trong huyện Kinh Tây cho nên không có nói thêm cái gì với Thượng Luân mà dẫn binh xông vào trong huyện Kinh Tây.

Chiến lợi phẩm này ai chiếm được sẽ là của người đó, đồ vật tới tay muốn nhổ ra là chuyện vô cùng khó khăn đấy.Đứng ở bên người Thượng Luân là một tên người cường hóa tên là Trương Lê Dương phi thường lo lắng nói ra:- Lão đại! !

Chúng ta cũng xông lên đi!

Nếu không xông lên xương cốt cũng không còn cái nào đâu.- Đúng vậy a! !

Lão đại! !

Chúng ta xông vào đi!"..."

Bộ hạ của Thượng Luân không ngừng thỉnh chiến, bọn họ trông mày thèm với chiến lợi phẩm của huyện Kinh Tây bên kia, đây chính là trấn nhỏ, bên trong có không biết bao nhiêu thứ tốt.

Nếu như có thể cướp tới tay của mình, bọn họ có thể dễ dàng vượt qua sinh hoạt dễ dàng.Thượng Luân nhướng mày trầm giọng quát:- Nhìn đi! !

Nhạc Trọng đã có thể thu phục huyện Kinh Tây, tuyệt đối không chỉ có chút thực lực này.

Ai cũng không được x e m ,t,ạ i kk tru ye n..c-om lộn xộn!

Nếu không đừng trách tôi không lưu tình.Thượng Luân quát lớn thì những người rục rịch cũng dừng hành động lại.Thượng Luân một mình một người đi lên cao điểm nhìn qua, cầm lấy một kính viễn vọng quan sát tình huống trong huyện Kinh Tây.Chiến đội tử thần xông vào cửa ra vào của huyện Kinh Tây thì không chút dừng lại, chúng xông thẳng vào trong huyện Kinh Tây.Thế như chẻ tre xông vào trong mười mét, ở trong một gian nhà ở gần đó có một cứ điểm hỏa lực hiện ra, vô số viên đạn bao phủ người của chiến đội tử thần, hỏa lực vô cùng hung mãnh thoáng cái bắn chết và đả thương mười người.Đám đội viên chiến đội tử thần nhìn thấy hỏa lực hung mãnh như vậy, máu huyết sôi trào trong người của bọn họ tản ra, nhao nhao trốn vào sau những công sự ẩn nấp thân thể dưới làn đạn.- Thủ lĩnh đâu rồi? ?

Cam La Vọng thủ lĩnh ở đâu?- Thủ lĩnh ở đâu?"..."

Sau khi đám chiến đội tử thần nhìn thấy hỏa lực hung mãnh như vậy, lúc này bắt đầu tìm kiếm tâm phúc Cam La Vọng.

Nếu là Cam La Vọng ở đây thì cứ điểm hỏa lực này sẽ bị giải quyết.- Chẳng lẽ nói thủ lĩnh bị người ta giết chết?

Chương 458: Bức hàng!Chỉnh sửa : kktruyen.comSau khi đau khổ tìm kiếm Cam La Vọng không có kết quả thì một ý nghĩ làm nội tâm chiến đội tử thần suy sụp hiện ra trong lòng.- Không có khả năng! !

Thủ lĩnh sẽ không chết!Một gã đội viên chiến đội tử thần lúc này hét toán lên và lập tức dùng súng xả điên cuồng vào cứ điểm hỏa lực, nếu như Cam La Vọng chết thì tiếng nổ lớn vừa rồi đã giết chết hắn.Đám chiến sĩ chiến đội tử thần đi theo Cam La Vọng trải qua rất nhiều lần chiến đấu, tuy vũ khí của bọn họ so với người của Nhạc Trọng bộ thì đơn sơ hơn, nhưng mà ý chí chiến đâu vẫn ương ngạnh.Lúc này Lao Huy cũng mang theo hai trăm tên chiến sĩ lao vào tiền tuyến, hắn nhìn thấy trên đất là thi thể của mười tên chiến sĩ chiến đội tử thần, nhất thời do dự bắt đầu.

Hắn có thể cảm giác được chiến đấu bên trong thảm thiết.Lao Huy đi theo Bối Minh Dương thời gian đã không ngắn, từ lúc quy mô căn cứ chỉ một ngàn người, bọn họ chiến đấu chết và tử thương thường không quá mười người.

Nhưng mà khi hắn đi tới thì chết và tử thương cũng quá một trăm.

Chiến đội tử thần chết và tổn thương thảm trọng.- Cam La Vọng không sao chứ?Lao Huy thoáng cái dò hỏi một tên chiến đội tử thần.

Cam La Vọng chính là người tiến hóa cường đại, Lao Huy tự nhận không phải đối thủ của hắn.

Nếu như Cam La Vọng vẫn còn, Lao Huy còn có lòng tin tấn công huyện Kinh Tây này.- Thủ lĩnh chết!Đúng lúc này ở phương xa có âm thanh rên rỉ.

Tên tiểu đội trưởng cuối cùng cũng phát giác được thi thể của Cam La Vọng chết không nhắm mắt nằm trên một tảng đá, thi thể hơi vặn vẹo.- Thủ lĩnh chết!- Thủ lĩnh chết!"..."

Âm thanh kia giống như ôn dịch truyền bá khắp trong chiến đội tử thần.

Những tên chiến đội tử thần thoáng cái giống như bị trúng tà vậy, tất cả mọi người trốn ra sau trận địa, muốn thoát thân.Cam La Vọng chính là trụ cột tinh thần của bọn họ, cũng là thần thoại bất bại của chiến đội tử thần.

Cam La Vọng vẫn còn thì bọn họ vẫn còn dũng khí chiến đấu.

Cam La Vọng vừa chết thì bọn họ cũng sụp đổ.- Chuyện gì xảy ra? ?

Cam La Vọng chết?Lao Huy nghe được tin tức như thế, trong nội tâm cũng điên cuồng chấn động, nhìn qua đội viên chiến đội tử thần không ngừng bỏ chạy thì không biết nên làm sao đây!- Nã pháo!Trương Trì ở trong khu chỉ huy trung tâm ra mệnh lệnh tấn công.Miệng hai khẩu pháo tự hành 122 li đỏ lửa, hai phát đạn pháo từ trên cao rơi vào trận địa của chiến đội tử thần.Âm thanh nổ mạnh vang lên, âm thanh nổ tung kinh khủng làm hơn ba mươi tên chiến đội tử thần, bộ hạ dưới trướng Lao Huy bị nổ chết và tổn thương thảm trọng, tứ chi đứt gãy.Cơ hồ cùng một thời gian một viên pháo cối oanh kích vào bọn họ, không ngừng nổ vang làm bảy tên chiến sĩ chết tại chỗ.Trong hỏa lực khủng khiếp như vậy, sĩ khí đã hoàn toàn sa sút thì chiến đội tử thần lập tức vứt bỏ vũ khí của mình, không ngừng bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng.

Nếu như vẫn còn Cam La Vọng thì bọn họ vẫn còn có thể ngăn cản xạ kích một thời gian ngắn, thế nhưng mà Cam La Vọng không ở đây thì bọn họ không còn chút ý chí chiến đâu nào cả.Ở bên khác bộ đội của Lao Huy trúng hai phát pháo thì sắp vỡ, thoáng chốc sĩ khí sụp đổ, tất cả chiến sĩ nhao nhao bỏ chạy ra sau và bản thân của Lao Huy cũng không ngoại lệ.Lao Huy cũng là người cường hóa cấp 33, nhưng mà hắn không có khả năng ngăn cản được pháo tự hành 122 li oanh kích như vậy.

Hơn nữa một viên đạn pháo tự hành 122 li oanh kích xuống có đường kính tiêu diệt là mười mét.

Hắn cũng không phải là người tiến hóa nhanh nhẹn có cảm giác nguy hiểm nhanh nhạy, dùng năng lực của hắn cho dù có cảm giác nguy hiểm cũng không cách nào tránh thoát được đạn pháo oanh kích.Chỉ hai pháo mà chiến đội tử thần và Lao Huy đã hoàn toàn sụp đổ, đây chính là chênh lệch của dân binh và binh chính quy.

Bọn người Lao Huy giết tang thi có sở trường, nhưng mà chiến đấu với hỏa lực hiện đại thì lần đầu tiên mà thôi.Hai chi bộ đội hoàn toàn sụp đổ, lúc này không ngừng có chiến sĩ cầm súng trường 03 ở bên cạnh lao ra chỉa vào bọn họ hét lên.- Ngồi xổm đầu hàng!

Nộp vũ khí đầu hàng không giết!- do.w n loa,d PR C. mớ,i n h-ấ,t -t ại ,kkt.ruyen.. c om Ngồi xổm đầu hàng!

Nộp vũ khí đầu hàng không giết!"..."

Chiến sĩ liên tiếp công kích, một bên công kích, một bên xạ kích gầm rú lên.Trong đó có một chi quân trang là Ô Ấn tay cầm một thanh ám ma đao xung trận ngựa lên trước nhảy vào trong đội ngũ tán loạn kia, giơ tay chém xuống là giết một tên địch nhân.Đây hoàn toàn là một trường giết chóc thảm thiết.

Những chiến sĩ của Lao Huy và chiến đội tử thần hoàn toàn không còn ý chí chiến đấu, căn bản không cách nào đối kháng với chiến sĩ vũ trang đầy đủ.Rất nhiều đội viên chiến đội tử thân và lính của Lao Huy bị giết chết, cũng có không ít người thông minh bỏ vũ trang xuống, hai tay ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất lạnh run, đang đợi người ta xử trí.Ở cao điểm phương xa, Thượng Luân nhìn thấy lính của Lao Huy và đội viên chiến đội tử thần sụp đổ, trong nội tâm tràn ngập lạnh như băng.Thượng Luân nhìn qua hướng xa xa mà nghĩ thầm trong lòng:- Đây chính là thực lực của Nhạc Trọng sao?

Chỉ sợ chỉ là một góc mà thôi.

Trong tay của hắn còn nhiều vũ khí chiến tranh vẫn chưa dùng tới.

Khá tốt là mình không có đánh tiên phong.Những bộ hạ của Thượng Luân nhìn thấy lính của Lao Huy bộ cùng đội viên chiến đội tử thần sụp đổ thì trong lòng may mắn không thôi.

Nếu như vừa rồi bọn họ tham lam lao vào huyện Kinh Tây, chỉ sợ trong phần tử sụp đổ có phần của bọn họ.Trương Lê Dương nhìn Thượng Luân và hỏi:- Lão đại!

Chúng ta làm sao bây giờ?

Cứu bọn họ sao?Thượng Luân dưới trướng cú bốn trăm huynh đệ, đều là người đi theo hắn đã lâu.

Trong bốn trăm người có một trăm người có súng trường, hơn năm mươi người cầm súng ngắn, bay cây súng ngắm, mười hai súng bắn chim, sáu cây súng bắn đạn sương mù, mười hai cây súng tiểu liên 79 là lực lượng không nhỏ.

Đủ để đối kháng một liên đội.Dị quang trong mắt Thượng Luân lóe lên liên tục và trầm mặc, hít sâu một hơi, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định, nói:- Không! !

Chúng ta bây giờ rút lui thôi!- Vâng!

Lão đại!Bộ hạ của Thượng Luân lên tiếng đáp.- Tuy đây là lựa chọn chính xác!

Nhưng mà vẫn quá chậm!

Các người đã tới thì nên lưu lại đi!Thời điểm bọn người Thượng Luân sắp hành động thì hai nam một nữ từ sau lưng bọn họ đi tới, chính là Nhạc Trọng, bạch cốt, Minh Giai Giai.Nhạc Trọng đi ở trước tiên, hai mắt nhìn thẳng vào Thượng Luân.Nghe được Nhạc Trọng nói thì bộ hạ của Thượng Luân thoáng cái kịp phản ứng, nhao nhao giơ súng nhắm qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua những khẩu súng ngắm vào mình và lạnh lùng nói:- Tôi không thích có người ta dùng súng chỉa vào người của mình!

Trong bốn giây các người không buông súng của mình xuống.

Hôm nay toàn bộ các người phải chết ở đây, không có người nào có thể còn sống rời đi.- Khẩu khí thật là lớn!Trương Lê Dương nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì hung quang trong mắt hiện ra, chửi ầm lên.

Chương 459: Bức hàng! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Buông súng!Thượng Luân nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập ngưng trọng, hắn phất phất tay, đi qua phía Nhạc Trọng hỏi:- Anh là người nào?Hơn trăm khẩu súng lập tức buông xuống, ánh mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Thượng Luân thản nhiên nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Lần này tới khuyên các người đầu hàng!

Đầu hàng hoặc là chết ở chỗ này.

Các người có hai lựa chọn!- Nhạc Trọng!

Anh chính là thủ lĩnh Nhạc Trọng của huyện Kinh Tây?Thượng Luân nghe vậy, trong nội tâm chấn động, nhịn không được thốt ra.

Hắn vốn cho rằng người trước mặt chỉ là người cường hóa cực kỳ lợi hại trong huyện Kinh Tây mà thôi, không nghĩ tới lại là Nhạc Trọng.Thượng Luân và bốn trăm thủ hạ dưới trướng lập tức biến sắc, trong mắt nhao nhao tuôn ra hào quang khác thường.

Thủ lĩnh của huyện Kinh Tây đang đứng trước mặt của bọn họ, chỉ cần bọn họ bắt giữ người trước mặt này, huyện Kinh Tây sẽ rơi vào trong tay của bọn họ.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Là tôi!Thượng Luân kiêng kị phi thường nhìn Nhạc Trọng, cưỡng chế ý niệm bắt giữ Nhạc Trọng trong đầu, trầm giọng hỏi:- Nhạc Trọng!

Cho dù thực lực của anh cường hoành!

Dựa vào ba người mà muốn lưu bốn trăm huynh đệ của tôi lại sao?- Như vậy có đủ hay không!Nhạc Trọng hai tay vỗ nhẹ và nhìn ra cánh rừng sau lưng, tất cả mèo rừng biến dị dưới sự dẫn dắt của Thiểm Điện từ trong rừng cây đi ra, nhìn chằm chằm vào Thượng Luân và bốn trăm chiến sĩ của hắn.- Mèo rừng biến dị cấp hai! !

Anh có thể hàng phục mèo rừng biến dị cấp hai?Thượng Luân liếc nhìn Thiểm Điện, trong mắt hiện lên một vòng kinh hãi, thất thanh nói.Một con biến dị thú cấp hai có thể dễ dàng miểu sát người cường hóa cấp 40, muốn đối phó biến dị thú cấp hai, phải tập hợp đại lượng cao thủ liên hợp lại mới có thể đánh chết nó.

Hoặc là vận dụng vũ khí nóng hiện đại như hoả tiễn, đại pháo, xe tăng, trực thăng vũ trang các loại vũ khí hạng nặng.Nhưng mà Thiểm Điện là mèo rừn biến dị cấp hai có thể đuổi giết Thượng Luân cùng thủ hạ dưới trướng của hắn đấy.

Hơn trăm con mèo rừng biến dị cấp hai thì có thể đồ sát bốn trăm huynh đệ dưới trướng của Thượng Luân không còn.Thượng Luân có bốn trăm chiến sĩ là người cường hóa cấp thấp, phần lớn đều là cấp 6, căn bản không có khả năng có tốc độ vượt qua đám mèo rừng này.

Dưới cánh đồng bao la rộng lớn này chạy trốn chỉ có con đường chết.Nhìn thấy hơn trăm con mèo rừng biến dị kia Thượng Luân và tất cả bộ hạ sắc mặt khó coi.

Nếu như Nhạc Trọng có thể sử dụng đám biến dị thú này, ra lệnh một tiếng thì bọn họ sẽ chết sạch.

Tối đa cũng chỉ có thể giết được mấy con mèo rừng biến dị mà thôi.- Đầu hàng hay là chết?Nhạc Trọng thò tay sờ sờ đầu của Thiểm Điện dựa vào mình, nhìn Thượng Luân một cái bức bách nói một câu.Thượng Luân nhất thời bắt đầu trầm mặc, hắn có thể cảm giác được ánh mắt nóng rực của bốn trăm đôi mắt đang nhìn chằm chằm sau lưng, sinh tử của bốn trăm người sau lưng được quyết định bởi mình hắn.Thượng Luân chần chờ một hồi, cuối cùng vẫn lên tiếng nói:- Nhạc Trọng!

Nếu tôi đầu hàng thì tôi và huynh đệ sẽ như thế nào?Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Nếu như làm việc ác không lớn, đánh tan xếp vào đội dự bị, sau đó tiến hành huấn luyện quân sự.

Nếu như làm chuyện ác quá lớn thì đánh tan đưa vào trong cặn bã doanh, thẳng tới khi hắn dùng hành động của mình chuộc tội gây ra với chủng tộc nhân loại.Thu nạp lực lượng vũ trang, Nhạc Trọng bình thường đều chọn đánh tan, trải qua giáo dục tư tưởng thì lúc này mới bổ sung cho vào quân của mình.

Nhưng mà chỗ hỏng chính là lực lượng vũ trang này không thể hình thành sức chiến đấu nhanh chóng.

Chỗ tốt chính là một ít hàng tướng muốn tụ tập thế lực lại vô cùng khó khăn.Thượng Luân nhìn qua hai tay, lại nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Nhạc Trọng!

Tôi nguyện ý cho toàn bộ huynh đệ của tôi quy hàng anh.

Thỉnh anh không nên tổn thương tính mạng của bọn họ!Nhạc Trọng đáp ứng nói:- Không có vấn đề!Bốn trăm bộ hạ đi theo Thượng Luân đều là những người cường hóa mà Thượng Luân khổ tâm bồi dưỡng thành, dù đẳng cấp của bọn họ không cao nhưng phần lớn đều đạt tới cấp 5.

Tố chất thân thể tốt hơn người thường nhiều lắm, là lính cũng hợp cách, làm lao động cũng dư sức, Nhạc Trọng tự nhiên không vô cớ giết những người này.Thượng Luân đạt được đồng ý của Nhạc Trọng thì nhìn qua bộ hạ ra lệnh.- Toàn bộ bỏ vũ khí xuống.Sau đó Thượng Luân ra lệnh, bốn trăm bộ hạ nhao nhao bỏ vũ khí của mình xuống.Trương Lê Dương kêu to một câu, hai tay nắm chặc khẩu tiểu liên 79 trong tay nói:- Lão đại!Thượng Luân trừng mắt quát lớn:- Bỏ vũ khí xuống!Trương Lê Dương cắn môi, đem khẩu tiểu liên 79 ném xuống đất.Mệnh lệnh bộ hạ bỏ vũ khí xuống thì Thượng Luân nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng trầm giọng nói ra:- Nhưng mà Nhạc Trọng! !

Nếu anh muốn tôi thật tình dow n lo a d P R.C m-ới nh ấ.t tại ,k k,t r u yen-.co m ra sức cho anh!

Xin mời anh dùng thực lực lớn nhất đánh bại tôi, nếu có thể đánh bại tôi thì tôi thật tâm ra sức cho anh! !

Tên của tôi là Thượng Luân, người cường hóa cấp 32.

Năng lực là chiến đấu cận thân, kỹ năng đã cường hóa ba lần!Nhạc Trọng nhìn thấy Thượng Luân thức thời đáp ứng thỉnh cầu vớiThượng Luân:- Tốt! !

Như anh mong muốn.Thượng Luân vung tay lên, hắn cho bộ hạ lui ra xa xa, chừa không gian đối chiến cho bọn họ.Nhạc Trọng nhìn Thượng Luân nói:- Bắt đầu đi!- Coi chừng!Hàn quang trong mắt Thượng Luân lóe lên, chân đạp bộ pháp kỳ dị, thập phần quỷ dị nhanh chóng lao tới gần Nhạc Trọng.

Hắn chân đạp bộ pháp kỳ dị, trong thời gian ngắn bộ pháp tăng thêm, tốc độ của hắn không nhanh bằng Cam La Vọng.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào hai mắt của Thượng Luân, phát động Khủng Cụ Thuật, trong một chớp mắt, một đạo tinh thần trùng kích mạnh mẽ tiến vào trong thức hải của Thượng Luân.Thượng Luân bị cảm giác sợ hãi vô tận bao phủ lại, bộ pháp kỳ dị trì trệ.Nhạc Trọng hung hăng đá ra một cước, đá vào phần bụng của Thượng Luân và đánh Thượng Luân bay ra xa ba mét, đồng thời móc một cái vào đầu của Thượng Luân lạnh lùng nói:- Anh bại rồi!Thượng Luân cố nén đau đớn, từ trên mặt đất đứng lên, trong mắt tràn ngập khổ sở nói:- Tôi bại rồi!Những tùy tùng đi theo Thượng Luân nhìn thấy một màn này, trong nội tâm đều có chút phát lạnh.

Bọn họ đi theo Thượng Luân chiến đấu quá nhiều lần, biết rõ sức chiến đấu của Thượng Luân rất đáng sợ.Trong mười mét thì đó là lĩnh vực chiến đấu của Thượng Luân.

Ở trong phạm vi mười mét thì cả thế lực của Bối Minh Dương cũng không ai dám nói dễ dàng thắng Thượng Luân.

Cho dù là thiên tài người tiến hoa nhanh nhẹn như Cam La Vọng trong phạm vi mười mét cững từng thua trong tay của Thượng Luân.

Như vậy một gã cường giả như thế bị Nhạc Trọng một kích miểu sát, làm cho những tùy tùng của Thượng Luân cảm thấy không dám tin tưởng nổi.Đột nhiên Nhạc Trọng nhìn qua một góc âm u hẻo lánh trong cánh rừng và lạnh lùng nói:- Xuất hiện đi! !

Còn muốn đợi tới bao giờ nữa?Tất cả ánh mắt nhìn qua góc hẻo lánh âm u bên kia, cũng không có bất luận dị biến gì.

Chương 460: Phản công.Chỉnh sửa : kktruyen.comHào khí trong hội nghị lúc này hòa hoãn lại, mà Nhạc Trọng đang suy nghĩ, mọi người đang chờ lệnh của hắn.

Là công hay thủ thì chỉ có quyết định của Nhạc Trọng mà thôi.- Khí trời càng ngày càng lạnh!

Chỉ sợ qua mấy ngày nữa sẽ tới mùa đông!

Chúng ta không có thời gian để lãng phí!

Tôi ra lệnh chi doanh thứ nhất, thứ hai, liên hai, liên ba, cặn bã doanh, nữ doanh, trại tù binh toàn bộ đều động đi tấn công huyện Thiên Tân.

Một trận này chúng ta phải thắng lợi, cũng chỉ được phép thắng lợi!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, hắn lại đưa ra một loạt mệnh lệnh:- Vệ Trữ Quốc, tôi lệnh cho anh và liên bốn của nhị doanh thủ vững huyện Kinh Tây.- Vâng!- Vâng!Tất cả mọi người lên tinh thần trả lời.Nhạc Trọng nhìn qua Thư Thiên Nhã trong phòng hội nghị:- Thư Thiên Nhã tiểu thư, tôi muốn mời cô cùng tấn công huyện Kinh Tây.

Có thể chứ?Thư Thiên Nhã nhìn qua Nhạc Trọng cười nói tự nhiên:- Đương nhiên không có vấn đề!

Tôi chỉ theo quân xuất phát, muôn tôi ra tay thì anh phải có thành ý mới được.Thư Thiên Nhã là nữ nhân thông minh, nàng vừa nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì lúc này đã biết rõ Nhạc Trọng muốn dập nồi dìm thuyền đánh hạ huyện Thiên Tân.

Nhạc Trọng đem cả cặn bã doanh, trại tù binh, nữ doanh là những bộ đội không đáng tin tấn công huyện Thiên Tân, chính là lo lắng thời điểm không có mặt của hắn sẽ có phản loạn xảy ra.Thư Thiên Nhã cũng là vũ trang độc lập dưới trướng của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng tiến hành đánh cược sinh tử thì tự nhiên không có khả năng lưu nàng trong hang ổ của mình.Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Không có vấn đề!Thương nghị xong, cổ máy chiến tranh của cả huyện Kinh Tây đang vận chuyển.

Từng bộ đội được tập kết, bắt đầu tiến quân tới huyện Thiên Tân bên kia.Trong văn phòng chính phủ Huyện Thiên Tân.Bối Minh Dương nhìn chằm chằm vào tên chiến sĩ vừa từ chiến trường quay trở về, trong mắt tràn ngập một tia không thể tin nói:- Cái gì?

Anh nói Cam La Vọng, Lao Huy, Thượng Luân toàn quân bị diệt?

Anh xác định?Tên chiến sĩ kia vẻ mặt kinh hoàng nhìn qua Bối Minh Dương nói ra:- Vâng! !

Bối lão đại! !

Cam La Vọng, Lao Huy là bị giết!

Thượng Luân dẫn đầu bộ hạ đầu hàng Nhạc Trọng!

Tôi thật vất vả mới trốn vào trong rừng cây.

Bọn người Nhạc Trọng có thể thao túng biến dị thú, hơn nữa có cả biến dị thú cấp hai.- Thao túng biến dị thú cấp hai! !

Chuyện này làm sao có thể?Trong mắt Bối Minh Dương hiện ra thần sắc không thể tin, biến dị thú cấp hai vô cùng cường đại, muốn giết chết vô cùng khó khăn, muốn thao túng hàng phục vậy càng thêm khó khăn không chỉ gấp mười lần.

Bối Minh Dương còn chưa từng nhìn thấy người nào làm được chuyện như vậy.Trong mắt tên chiến sĩ kia hiện ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, tiếp tục nói:- Đó là thật! !

Tôi tận mắt nhìn thấy một con biến dị thú cấp hai dẫn theo cả trăm đệ bao vây bọn người Thượng Luân.

Bởi như vậy Thượng Luân mới đầu hàng Nhạc Trọng!

Hơn nữa Thượng Luân cùng Nhạc Trọng luận bàn thì hắn bị Nhạc Trọng đánh bại trong vòng một chiêu!Bối Minh Dương mặt trầm xuống, trực tiếp ngắt lời:- Đừng nói!Trong x,em ,online tại kk t r u yen.c om phòng hội nghị này, sắc mặt của đám thủ lĩnh nghe hắn báo cáo biến thành khó coi.

Chiến đấu với một cường giả có khả năng thao túng biến dị thú cấp hai, đồng thời dưới trướng còn có nhiều chiến sĩ tinh nhuệ chiến đấu. chuyện này làm nội tâm đám thủ lĩnh không rét mà run.- Không nói chuyện này, chuyện tiếp xúc với hắn thì sao?- Ân!

Tiếp xúc với hắn một lần xem, xem hắn nói cái gì."..."

Hào khí trong phòng hội nghị biến đổi, không có người nào nhắc lại chuyện chiến đấu với Nhạc Trọng.Cùng chiến đấu với Nhạc Trọng là cường giả tuyệt thế và có nhiều binh sĩ tinh nhuệ.

Bối Minh Dương dùng thủ đoạn cao minh khống chế mấy chục thế lực nhỏ, hình thành một thế lực lớn chừng năm vạn người.

Trong các thế lực lớn thì Bối Minh Dương quyền thế lớn nhất, nhưng mà ngay cả Bối Minh Dương cũng nhất định phỉa nghe thế lực nhỏ nói chuyện.

So ra thì kém Nhạc Trọng có quyền uy nhất ngôn cửu đỉnh với thuộc hạ.Bối Minh Dương nhíu mày và trầm giọng nói ra:- Bàn chuyện với Nhạc Trọng không có vấn đề, nếu chúng ta phải chiến với hắn một trận thì phải thắng lợi.

Bởi như vậy chúng ta mới đi đối thoại với hắn.Một gã thủ lĩnh thế lực nhỏ nói:- Cam La Vọng!

Thượng Luân đều bị chúng đánh bại!

Chúng ta nên dùng ai đánh nhau với Nhạc Trọng đây?Cam La Vọng, Thượng Luân là hai thế lực có sức chiến đấu mạnh nhất ở đây, hiện tại bị Nhạc Trọng dễ dàng tiêu diệt.

Tất cả thế lực khác không bằng hai người bọn họ, cho nên không có tự tin chiến thắng Nhạc Trọng.Bối Minh Dương trầm giọng nói:- Lúc này đây có lẽ chúng ta nên liên hợp quân!

Tuyệt đối phải đánh thắng hắn một lần, như vậy mới khiến hắn biết được thế lực của chúng ta!- Liên hợp quân!

Tốt! !

Nếu như là liên hợp quân thì nhất định có thể đánh bại Nhạc Trọng!- Tốt!

Lúc này nhất định phải cho Nhạc Trọng xem thực lực của chúng ta mới được!"..."

Nghe được liên hợp quân thì tất cả thủ lĩnh đều kêu gào lên.

Liên hợp quân chính là tập hợp tất cả tinh nhuệ của các thế lực lại, mà ba doanh tinh nhuệ dưới trướng của Bối Minh Dương cũng dốc toàn bộ lực lượng.Trước kia do Bối Minh Dương liên hợp rất nhiều thế lực lớn nhỏ mà đánh hạ huyện Thiên Tân này.Oanh một tiếng vang thật lớn! !Thời điểm các thế lực lớn kêu gào hưng phấn, một âm thanh nổ tung khủng khiếp vang lên, cả phòng hội nghị chấn động mãnh liệt, vô số tro bụi từ trên trần hội nghị rơi xuống.- Chuyện gì xảy ra?Trong nội tâm Bối Minh Dương cả kinh, một dự cảm không tốt hiện ra ngoài.- Chạy mau! !

Nơi này không an toàn!Một tên thủ lĩnh thế lực nhỏ hét lên, trực tiếp từ trong cửa sổ nhảy ra bên ngoài.Trong lòng Bối Minh Dương dâng lên dự cảm thật xấu, thân hình chớp động, thoáng cái nhảy ra cửa sổ khác.Các thủ lĩnh thế lực khác cũng vô cùng vội vàng, có người từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Có người trực tiếp trốn dưới bàn hội nghị.Ở bên ngoài cửa sổ chính là lầu ba, không phải người nào nhảy xuống lầu ba mà có thể bình an vô sự.Oanh một tiếng vang thật lớn, Bối Minh Dương vừa muốn nhảy xuống lầu không lâu, một quả đạn pháo bắn thẳng vào tầng lầu phòng hội nghị, trực tiếp nổ tung lên, đem trọn văn phòng chính phủ bao phủ, đá vụn vẩy ra, bụi mù nổi lên bốn phía.

Người còn lại trong văn phòng huyện ủy lập tức vỡ nát.Bối Minh Dương nhìn qua tòa nhà chính phủ sụp đổ, trong nội tâm hoảng sợ, nếu hắn chậm chân một chút thì đã chết trong đó rồi.- Chuyện gì xảy ra?

Là ai tấn công chúng ta?Bối Minh Dương tâm niệm thay đổi thật nhanh, không ngừng phân tích là ai hung ác như vậy, trực tiếp dùng trọng pháo oanh kích bọn họ.Ở phương xa không ngừng có tiếng súng vang lên thật lớn, cho dù người trong chính huyện ủy này, Bối Minh Dương vẫn nghe được tiếng súng điên cuồng vang lên.- Bối lão đại! !

Bối lão đại! !

Nhạc Trọng dẫn người giết qua! !

Bọn họ vận dụng trọng pháo, xe tăng, còn có rất nhiều người cường hóa tập kích chúng ta, hiện tại đã công phá sáu phòng tuyến rồi! !

Bối lão đại, ngài nên quyết định nhanh đi.

Chương 461: Phản công. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMột tên chiến sĩ toàn thân là máu nhìn qua Bối Minh Dương bên người lớn tiếng kêu lên.Bối Minh Dương vẻ mặt không thể tin, không ngớt lời chất vấn:- Cái gì?

Đã bị công phá sáu phòng tuyến! !

Làm sao có thể?

Sáu đạo phòng tuyến, đây chính là hai doanh đấy!

Làm sao có thể nhanh chóng bị diệt sạch như vậy?

Làm sao có thể?

Bọn họ làm gì có sức chiến đấu mạnh như vậy! !

Còn nữa, cảnh báo đâu?

Vì cái gì chúng ta không nhận được cảnh báo, thẳng tới khi địch nhân tới cửa mới biết được?Bối Minh Dương cũng không phải tài trí bình thường, hắn tại huyện Thiên Tân bố trí rất nhiều trạm gác ngầm, phòng ngừa bị người ta đánh lén.

Nhưng mà trạm gác ngầm và trạm gác bình thường đều bị Trịnh Minh Hòa phối hợp với ảnh lang của Minh Giai Giai giết sạch.

Không có xúc động cảnh báo gì, Nhạc Trọng cũng nhanh chóng dẫn người giết vào huyện Thiên Tân.- Anh đi thông tri toàn quân, cho người thủ vững cho tôi! !

Tuyệt đối không cho phép lui ra phía sau một bước!

Tôi sẽ dẫn người đi cứu viện.Bối Minh Dương cũng không hổ là kiêu hùng, trong mắt của hắn có hàn quang bắn ra và nhanh chóng rống to với tên chiến sĩ kia.Nói xong Bối Minh Dương móc bộ đàm quân dụng ra:- Triệu Tư Cương!

Anh lập tức tập kết quân đội, trong vòng ba mươi phút phải đem quân tập kết hoàn thành!Triệu Tư Cương chính là doanh trưởng doanh tinh nhuệ nhất của Bối n g-u ồ n : ,kkt,r.u ye,n..co m Minh Dương.

Hắn vốn là đại đội trưởng biên phòng, dưới trướng có nhiều lão binh, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành.

Cũng là phụ tá đắc lực của Bối Minh Dương.

- Bối lão đại! !

Ba mươi phút quá ngắn! !

Trước mắt đang nghỉ, muốn tập kết hoàn thành cần phải mất ba tiếng mới đủ!Trong bộ đàm truyền ra âm thanh của Triệu Tư Cương.Bối Minh Dương giận dữ hét:- Tôi mặc kệ nhiều như vậy!

Toi chỉ cho anh ba mươi phút, ba mươi phút sau anh phải dẫn người tới gặp tôi, không được thì tôi sẽ xử bắn anh!Hiện tại đã là mấu chốt sinh tử tồn vong, Bối Minh Dương cũng không có phong độ thân sĩ gì cả.Bộ đàm bên kia vang lên âm thanh kiên định của Triệu Tư Cương.- Vâng!

Bối lão đại!Triệu Tư Cương nghe được âm thanh pháo binh nện ầm ầm, hiểu được tiền tuyến đang nguy cấp, nếu không nhanh thì cả huyện Thiên Tân đều rơi vào tay của Nhạc Trọng.Bối Minh Dương điều chỉnh một hồi, lại rống lên trong bộ đàm: "Bạch Tiểu Thắng! ! !

Bạch Tiểu Thắng!Cho dù Bối Minh Dương gào thét như thê nào bên kia cũng không có âm thanh trả lời.Sắc mặt Bối Minh Dương tái nhợt lớn tiếng mắng:- Hỗn đản đáng chết! !

Trong thời điểm mấu chốt này, hỗn đản này không ngờ biến mất không nói gì.Bạch Tiểu Thắng chính là doanh trưởng cao thủ doanh của Bối Minh Dương, có được thực lực vô cùng cường hoành, đồng thời dưới tay hắn có ba mươi cao thủ người cường hóa cấp 13, hai mươi sáu tên người cường hóa cấp 20, một trăm tên người cường hóa cấp 10.Bạch Tiểu Thắng lãnh đạo cao thủ doanh cũng là một trong các phụ tá đắc lực của Bối Minh Dương, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành!Cũng dựa vào cao thủ doanh của Bạch Tiểu Thắng và tinh nhuệ doanh của Triệu Tư Cương, Bối Minh Dương mới có thể khống chế toàn cục, trở thành thủ lĩnh lớn nhất.

Nhưng mà Bạch Tiểu Thắng gần đây tản mạn, ưa thích chơi nữ nhân, thường xuyên tìm không thấy đâu cả.

Bình thường không thấy mặt, Bối Minh Dương cũng nhịn, trong thời điểm mấu chốt này không thấy mặt làm cho Bối Minh Dương tức giận không thôi.Ở tiền tuyến huyện Thiên Tân, Nhạc Trọng mang theo tinh nhuệ nhất doanh thứ nhất cùng với Ô Ấn, bạch cốt, Minh Giai Giai, Trịnh Minh Hòa năm đại cao thủ giống như thanh đao bén nhọn không ngừng đâm vào trong huyện Thiên Tân.Minh Giai Giai triệu hồi năm con ảnh lang, chúng không ngừng xuyên qua những cái bóng, đột nhiên từ trong chỗ râm mát một ngụm cắn đứt cổ của các chiến sĩ, khó lòng phòng bị.Trừ lần đó ra, những con ảnh lang này chỉ cần vừa ngửi được khí tức con người là xông tới, Minh Giai Giai đi theo bên người Nhạc Trọng chỉ dẫn phương vị của các chiến sĩ huyện Thiên Tân đang trốn tránh.Nhạc Trọng cầm lấy súng trường 03, không ngừng bắn vào đám chiến sĩ huyện Thiên Tân, hắn vừa chỉ huy người của mình chiến đấu.Bạch cốt thì trở thành tiên phong, thoáng cái đột nhập vào trong địch nhân, trong tay cốt nhận bay múa, không ngừng chém giết chiến sĩ của huyện Thiên Tân.

Nó công kích tràn ngập huyết tinh, người nào ngăn ở trước người sẽ phải chết, tử trạng thê thảm, có hiệu quả chấn nhiếp thật lớn với địch nhân.Mặt khác Ô Ấn cầm một thanh ám ma đao không ngừng xuyên thẳng qua, dựa theo chỉ thị của Nhạc Trọng không ngừng đột nhập ra sau lưng địch nhân cho một kích trí mạng.Trịnh Minh Hòa chính là cao thủ tinh thông vũ khí hiện đai, hắn cầm một khẩu súng phóng lựu dựa theo Nhạc Trọng chỉ thị không ngừng bắn phá, đem những cứ điểm hỏa lực bắn phá toàn bộ.Nhạc Trọng dẫn theo năm cao thủ phối hợp đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, rất nhanh đã chém giết được cả mấy trăm người.Mà những binh sĩ tinh nhuệ đi theo sau lưng Nhạc Trọng mặc theo áo giáp da rắn nước cấp ba, đi theo sau lưng Nhạc Trọng không ngừng tấn công về phía trước.

Bọn họ thuần thục sử dụng pháo và súng máy, dưới sự chỉ huy của Nhạc Trọng không ngừng phá hủy các cứ điểm.Chiến đấu trong hẻm nhỏ, khó khăn nhất chính là phán đoán phương vị của địch nhân.

Điểm này Minh Giai Giai dùng ảnh lang có tác dụng lớn hơn cả Nhạc Trọng nhiều.

Bởi vì có ảnh lang của nàng tìm được địch nhân, người của Nhạc Trọng mới dễ dàng tiêu diệt địch nhân, nếu không có Minh Giai Giai tồn tại, Nhạc Trọng không thể thuận lợi như thế này.Nhạc Trọng mang theo chiến sĩ doanh thứ nhất điên cuồng xông lên, liền phá sáu đạo phòng tuyến, rốt cuộc cũng giết lính phòng thủ của Bối Minh Dương sụp đổ, còn sót lại hơn mười tên chiến sĩ kêu khóc và chạy ra khỏi huyện, đem lưng của bản thân bạo lộ trước mặt Nhạc Trọng, bị hắn trực tiếp tiêu diệt sạch dễ dàng.Nhạc Trọng mang theo người chạy vào trong huyện Thiên Tân và không có chút dừng lại, hắn giống như cây đao sắc bén chạy tới kho vũ khí.Nhạc Trọng từ chỗ Thượng Luân đạt được rất nhiều tin tình báo, các địa điểm trọng yếu của huyện Thiên Tân đều tìm hiểu rõ ràng, cho nên tấn công vô cùng dễ dàng, trên đường đi cơ hồ không gặp được chống cự hữu hiệu nào cả!Triệu Tư Cương tập kết hai doanh tinh nhuệ tới chiến trường, dựa theo địa hình thì phát động công kích vào người của Nhạc Trọng, điên cuồng công kích.Dưới làn đạn dày đặc bao phủ như vậy, Nhạc Trọng mang theo mười mấy chiến sĩ tinh nhuệ té xuống mặt đất.Đối mặt với tập kích đột ngột, người của Nhạc Trọng nhao nhao tìm kiếm công sự ẩn nấp thân hình, không ngừng xạ kích về phía trước.Những chiến sĩ tinh nhuệ bị bắn té nhanh chóng đứng lên, lăn tại chỗ một vòng, lăn ra sau công sự che chắn.

Trên người bọn họ có áo giáp da thú biến dị cấp ba ngăn được đạn súng trường, chỉ cần không trúng đầu là còn sống sót.Hai tên chiến sĩ tinh nhuệ của Nhạc Trọng cũng bị bắn trúng đầu chết đi.Đây cũng là lần đầu tiên Nhạc Trọng tiến công huyện Thiên Tân xuất hiện thương vong.- Giữ vững hàng ngũ! !

Đều cho ngăn cản cho tôi, ngăn bọn giặc cướp này!Triệu Tư Cương gào lên giống như tên điên.

Chương 462Chỉnh sửa : kktruyen.comThủ hạ dưới trướng của Triệu Tư Cương hỏa lực thập phần hung mãnh, pháo cối không ngừng nã vào trận doanh của Nhạc Trọng.

Âm thanh nổ tung không ngừng vang lên..Trong hỏa lực pháo cối hung mãnh, mặc dù ăn mặc giáp da cấp ba thì tinh nhuệ của Nhạc Trọng cũng xuất hiện thương vong nhiều hơn, thỉnh thoảng có chiến sĩ bị đạn pháo bắn trúng hoặc bắn vào đầu chết .Chiến sĩ tinh nhuệ của Nhạc Trọng không ngừng sử dụng pháo cối đáp trả vào lính của Triệu Tư Cương bên kia, lính của Triệu Tư Cương bị pháo cối bao trùm.

Nhưng mà lính của Triệu Tư Cương không phải đám ô hợp trúng hỏa lực là đổ vỡ, mà là giữ vững trận địa, dốc sức liều mạng nhìn qua Nhạc Trọng phản kích.- Đây là tinh nhuệ dưới trướng của Bối Minh Dương!

Quả nhiên rất có thể đánh nhau!Nhạc Trọng nhìn qua lính của Triệu Tư Cương, trong mắt hiện ra nội tâm suy nghĩ khác thường.Triệu Tư Cương thống soái lính là bộ đội Nhạc Trọng nhìn thấy dám đánh nhau kịch liệt như vậy.

Loại bộ đội này chính là hạch tâm của các thế lực.

Tinh nhuệ dưới trướng của Nhạc Trọng so với người của Triệu Tư Cương không bằng.Những quân lính tinh nhuệ chính là đội quân trải qua huấn luyện khắc khổ và không ngừng chiến đấu thắng lợi mà hình thành.

Tinh khí thần đều khác với bộ đội bình thường.- Đáng tiếc!

Bộ đội như vậy không ở trong tay của mình.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, cõng Minh Giai Giai trên đầu mang theo Thanh Đồng Linh Chung cùng bạch cốt trực tiếp xông qua trận địa của Triệu Tư Cương.

- Cửa sổ lầu ba bên phải ở cửa sổ thứ năm có hai tên địch nhân đang ẩn nấp!

Cửa sổ bên trái đầu tiên có ba địch nhân đang nấp.Minh Giai Giai ghé vào lưng của Nhạc Trọng và ảnh lang ẩn vào bóng của Nhạc Trọng, nó dùng cái mũi đánh hơi vị trí của địch nhân, bản thân nàng thổ khí như lan, không ngừng nói rõ vị trí địch nhân cho Nhạc Trọng nghe.Dị quang trong mắt của bạch cốt lóe lên, một đạo gai xương đột nhiên bắn ra ngoài, bắn vào trong cửa sổ lầu ba bên phải, gai xương co rụt lại và có máu tươi dính trên đó, tay trái duỗi ra, hai đạo gai xương bén nhọn đâm vào đầu của hai người.Nhạc Trọng hít sâu một hơi, lúc này phát động tốc độ siêu cấp, mấy lần chớp động thì xuất hiện trước hẻm nhỏ, cầm súng trường 05 không ngừng bắn phá, trực tiếp bắn ba tên địch nhân thành cái sàng.Sau khi diệt mấy tên địch nhân xong, Nhạc Trọng, bạch cốt tiếp tục giống như cây đao nhọn đâm vào hạch tâm của Triệu Tư Cương.- Người cường hóa cao cấp! !

Đáng chết! !

Những tên quái vật!Trong một tòa lầu lớn, Triệu Tư vừa dùng kính viễn vọng nhìn qua mấy người tiến vào trong trận địa, không ngừng giết chóc thủ hạ của hắn, Nhạc Trọng cùng bạch cốt chém giết như máy chém, trong nội tâm trầm xuống, thoáng cái cắn nát bờ môi.Triệu Tư Cương đã từng nhìn thấy người cường hóa cao cấp của Bạch Tiểu Thắng.

Tuy những người cường hóa vô địch với người bình thường, có các năng lực quỷ dị, một khi trải qua huấn luyện nghiêm khắc, bắt đầu chiến đấu thì quỷ thần khó lường.

Nhưng mà khủng bố như Nhạc Trọng cùng bạch cốt tiến thẳng vào trong đại quân, hắn chưa bao giờ thấy qua người nào cả.Mặc dù Nhạc Trọng lưng cõng Minh Giai Giai vẫn hành động như gió, tốc độ tiến lên phía trước không chậm chút nào.

Hắn vừa xông lên không ngừng dùng súng, lựu đạn săn giết binh sĩ tinh nhuệ, trong mười phút ngắn ngủi có mấy chục người chết trong tay của hắn! !

Nếu không phải những chiến sĩ kia vị trí phân tán, chết trong tay Nhạc Trọng nhiều hơn nữa...Nếu như là bộ đội bình thường, đối mặt với Nhạc Trọng là tồn tại chém giết khủng bố, chỉ sợ sĩ khí đã hoàn toàn sụp đổ.

Nhưng mà lính của Triệu Tư Cương chính là tinh nhuệ trong tinh nhuệ của Bối Minh Dương, trải qua vô số đại chiến, tinh khí thần hoàn toàn khác với lính bình thường, mặc dù không địch lại Nhạc Trọng nhưng vẫn không lùi!

Đại lượng viên đạn không ngừng bắn vào Nhạc Trọng, thỉnh thoảng có viên đạn bắn lên trên Thanh Đồng Linh Chung, chợt nhao nhao bay ra ngoài.Sắc mặt tên tham mưu khó coi đi tới bên người Triệu Tư Cương báo cáo:- Doanh trưởng! !

Liên đội một và hai bị diệt hoàn toàn! !

Làm sao bây giờ?

Bằng vào chúng ta không cách nào ngăn cản được mấy tên quái vật kia.Nhạc Trọng, bạch cốt, Minh Giai Giai ba người giết gần trăm người, binh sĩ phía sau bọn họ cũng không phải ăn chay, cũng giết hơn mười người.- Đáng chết!

Bạch Tiểu Thắng khốn nạn còn chưa tới sao!Sắc mặt Triệu Tư Cương tái nhợt gào lên.Nếu như Bạch Tiểu Thắng mang theo cao thủ doanh tới nơi này trợ trận, Triệu Tư Cương còn có lòng tin chiến với Nhạc Trọng một trận.

Nếu như chỉ có Triệu Tư Cương thì không có biện pháp ngăn cẩn Nhạc Trọng được.- Doanh trưởng! !

Liên đội ba cũng bị diệt!Thời điểm Triệu Tư Cương gào thét tức giận, một gã sĩ quan truyền tin đi tới, sắc mặt trắng bệch nói.- Cái gì? ?

Liên đội ba bị diệt?

Làm sao nhanh như vậy! !

Làm sao có thể nhanh như vậy!Sắc mặt Triệu Tư Cương trắng bệch lẩm bẩm.Triệu Tư Cương mang theo vài liên đội đều là những người trải qua vô số chiến đấu hun đúc mà thành.

Hắn có tự tin sức chiến đấu của hai đại đội này cực mạnh.

Ý chí chiến đấu của hai đại đội này vô cùng ương ngạnh, theo hiểu biết của hắn thì dù không đánh lại lính của Nhạc Trọng cũng kéo được thời giản rất dài.Trên thực tế nếu không phải có Nhạc Trọng, bạch cốt, Minh Giai Giai ba người cường hóa xông vào tấn công.

Chỉ bằng vào lính của Nhạc Trọng muốn đánh bại Triệu Tư Cương là chuyện cực kỳ khó khăn, chỉ sợ đánh tới một ngày còn chưa hạ được đối phương.Người cường hóa xuất hiện trong các loại chiến đấu quy mô thế này rất tốt, thể hiện ra sức chiến đấu vô cùng cường đại.

Bọn họ có năng lực phá vỡ chiến tranh thông thường trước tận thế.Một gã tham mưu nhìn qua Triệu Tư Cương đề nghị nói:- Làm sao bây giờ?

Doanh trưởng! !

Tiếp tục chiến đấu chỉ làm chúng ta bị diệt toàn bộ, nên rút lui thôi!Một tên tham mưu trưởng khác cũng tiến lên.- Đúng vậy!

Doanh trưởng!

Chúng ta rút lui đi!

Đánh thành bộ dạng như vậy, chúng ta cũng không phụ lòng bối lão đại!

Lưu được núi xanh sợ gì không có củi đốt.Không phải tât cả mọi người đều hung hãn không sợ chết, nhìn thấy tình hình chiến đấu không ổn thì đưa ra chủ ý.Triệu Tư Cương nhìn qua mấy tham mưu, sắc mặt biến hóa mấy lần, cuối cùng vẫn đưa ra quyết định gian nan.- Rút lui! !

Bảo mọi người rút ra khỏi chiến trường.- Vâng!

Doanh trưởng!Những tên tham mưu buông lỏng một hơi, nhìn qua chiến sĩ đang chiến đấu kịch liệt và ra lệnh.Nhận được lệnh của tham mưu, những chiến sĩ còn lại rút ra khỏi chiến trường, giống như bại binh lui ra phía sau!

Mắt thấy người của mình không ngừng bị Nhạc Trọng tiêu diệt, sĩ khí lính của Triệu Tư Cương không còn lớn như trước nữa.- do wn.l-o.a d e boo k mớ i nh-ấ.t tạ i kktr,u-yen.co m Đầu hàng không giết! !

Đầu hàng không giết!Nhạc Trọng chiến đấu ở tuyến đầu, hắn vừa nhìn thấy những tên lính lui ra phía sau thì rống to lên.- Đầu hàng không giết! !

Đầu hàng không giết!Đám chiến sĩ tinh nhuệ theo sau lưng Nhạc Trọng không ngừng rống to lên.Dưới âm thanh gào rú rung trời này, những chiến sĩ bọc hậu đang run sợ, nhao nhao ném vũ khí và hai tay ôm đầu ngồi xuống đất.

Chương 463: Tuyết lạnh.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Đầu hàng không giết! !

Đầu hàng không giết!Nhạc Trọng mang binh tiến lên không ngừng đuổi giết tàn binh, hắn nhanh chóng đuổi theo bại binh, không ngừng rống to vừa chém giết những ai dám chạy trốn.Không ngừng có người chạy trốn chết trong tay của Nhạc Trọng cùng bạch cốt, Minh Giai Giai thao túng bốn đầu ảnh lang giống như quỷ mị không ngừng từ bóng dáng của đám lính xông ra cắn chết người, chuyện này tạo ấn tượng cực mạnh.- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!- Đầu hàng!"..."

Dưới đuổi giết của Nhạc Trọng và uy hiếp của tử vong thì đám người kia không ngừng sụp đổ, nhao nhao vứt bỏ vũ khí, hai tay ôm đầu, ngồi chồm hổm trên mặt đất đầu hàng với Nhạc Trọng.Viện binh phía sau nhanh chóng đuổi tới, Nhạc Trọng lại lại cho viện binh thu lấy tàn binh, sau đó hắn không ngừng dẫn người đi tới kho vũ khí bên kia.Triệu Tư Cương vừa bại, làm cho không có lực lượng nào có thể ngăn cản đẩy mạnh bước chân của Nhạc Trọng, hắn rất nhanh mang binh giết tới tận kho vũ khí.Trước kho vũ khí này cũng không có đại quân thủ kho, chỉ có một tên trung niên tướng mạo nho nhã đang đứng.Tên trung niên này vừa nhìn thấy Nhạc Trọng thống soái lính đi tới, chợt đi nhanh đi tới bên phía Nhạc Trọng.Nhìn thấy nam tử trung niên đi tới, chiến sĩ bên người của Nhạc Trọng giơ súng lên nhắm vào tên kia, chuẩn bị tiêu diệt.Nhạc Trọng vung tay lên, ngăn thân vệ của hắn lại, mặc cho tên trung niên kia đi tới trước người.Bối Minh Dương nhìn thẳng Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Vị trưởng quan này, tôi là thủ lĩnh huyện Thiên Tân Bối Minh Dương!

Tôi hy vọng có thể gặp mặt thủ lĩnh Nhạc Trọng!Nhạc Trọng nhìn qua Bối Minh Dương lạnh lùng nói:- Tôi chính là Nhạc Trọng!

Có lời gì nói đi!

Đừng nên kéo dài thời gian, nếu không tôi xử bắn anh đấy!Bối Minh Dương nhìn thẳng Nhạc Trọng vẻ mặt nghiêm nghị nói:- Tôi cũng nói thẳng!

Nhạc Trọng, trong kho vũ khí hiện tại đầy bom!

Chỉ cần trong hai mươi phút tôi không quay về, những quả bom kia trực tiếp kíp nổ.

Vũ khí và đạn dược bên trong sẽ biến thành tro tàn.

Trừ kho vũ khí ra, kho lương thực bên kia cũng an bài như vậy, chỉ cần tôi không còn sống rời khỏi đây thì qua hai mươi phút chúng sẽ biến thành tro tàn.Nhạc Trọng nghe vậy nhướng mày, trong huyện Thiên Tân có được năm vạn người sống sót.

Nếu như kho lương thực bị thiêu hủy, cứ như vậy năm vạn người sống sót gánh nặng dồn lên vai của mình.

Cho dù Nhạc Trọng đem lương thực của huyện Kinh Tây chở tới đây cứu tế huyện Thiên Tân, dùng lương thực tồn kho của huyện Kinh Tây cũng không vượt quá ba tháng.Ô Ấn hai mắt ngưng tụ, vô cùng phẫn nộ uy hiếp nói:- Hỗn đản!

Mày dám làm như vậy tao sẽ chém ngang lưng mày!- Nếu mày làm như vậy thì lão tử sẽ lăng trì mày!"..."

Đám người dưới trướng của Nhạc Trọng lúc này nhao nhao rào rú lên.Đối mặt với những lời uy hiếp kia Bối Minh Dương bỏ qua tất cả, chỉ lặng lẽ nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phất phất tay, Ô Ấn và đám người tức giận gào thét dừng lại.Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn qua Bối Minh Dương nói:- Nói điều kiện của anh đi!

Chỉ cần không phải quá không hợp thói thường, tôi có thể đáp ứng được!Bối Minh Dương độc thân đi tới nơi này, không có đốt cháy kho vũ khí, kho lương thực thì không muốn làm chuyện quá tuyệt.

Hắn cũng muốn sống sót.Bối Minh Dương nhìn Nhạc Trọng và nghiêm nghị nói:- Tôi nguyện ý đầu hàng thủ lĩnh Nhạc Trọng!

Nhưng tôi hy vọng thủ lĩnh như ngài cam đoan người thân và bản thân chúng tôi cùng tài sản tư nhân được an toàn.

Hơn nữa sau khi đầu hàng thì chúng tôi muốn được hưởng quyền lợi như công dân của anh!Trong tận thế, mạng người tiện như con kiến.

Bối Minh Dương thập phần sợ hãi sau khi đầu hàng Nhạc Trọng thì bị tùy ý chém giết như heo chó.

Hắn lăn lộn trong tận thế đã lâu, được nhìn thấy hắc ám của tận thế, thập phần sợ hãi Nhạc Trọng sẽ như phần tử khủng bố tính tình bạp ngược.Nhạc Trọng nói:- Tốt!

Tôi đáp ứng anh!Bối Minh Dương nhắc những điều kiện này Nhạc Trọng vốn cũng định làm như vậy, hắn đối địch thì không lưu tình, nhưng cũng không hơn.

Hắn mang binh chưa từng tàn sát hàng loạt dân trong thành.Nghe được Nhạc Trọng hứa hẹn, Bối Minh Dương có chút buông lỏng một hơi, hắn lấy bộ đàm ra đắng chát nói:- Toàn bộ lập tức đầu hàng!Nhận được lệnh của Bối Minh Dương thì những địa phương còn chống cự trong huyện Thiên Tân đã yếu đi hơn phân nửa.

Cửa kho vũ khí cũng mở ra, cho người của Nhạc Trọng đi vào chiếm lĩnh nơi này.Ở trong kho vũ khí còn lẳng lặng có chiến xa bộ binh, xe phóng tên lửa đạn đạo, xe phòng không tiên tiến.Dưới trướng của Bối Minh Dương cũng chỉ có hơn mười tinh anh của Triệu Tư Cương mới biết sử dụng những thứ này.

Nhưng mà chưa kịp mang ra khỏi kho vũ khí thì bị Nhạc Trọng chặn đứng, không cách nào phát huy ra được uy lực của chúng.Nếu download PRC mới nhất tại kktruyen.com không Nhạc Trọng lúc này tấn công huyện Thiên Tân thương vong là cực lớn.Bối Minh Dương vừa đầu hàng, huyện Thiên Tân chống cự yếu đi tám phần.

Nhưng mà vẫn có lực lượng ngăn cản đại quân của Nhạc Trọng tiến vào.

Nhưng mà những nơi đó lập tức bị người của Nhạc Trọng nghiền nát.Không lâu cả huyện Thiên Tân chóng cự không còn, bạo loạn trong huyện Thiên Tân cũng bị đánh tan, tất cả phần tử bạo loạn đều bị xử bắn, dưới trấn áp thiết huyết thì huyện Thiên Tân chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.Cả huyện Thiên Tân rơi vào trong tay của Nhạc Trọng thì cao thủ doanh dưới trướng Bối Minh Dương cũng nguyên vẹn rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.Ngày đó cao thủ doanh thống lĩnh Bạch Tiểu Thắng đang chơi trò nhất long hí tứ phượng, kết quả cả đêm hắn chơi đùa kiệt sức, một giấc ngủ tới tận khuya.

Chờ hắn tỉnh lại thì cả huyện Thiên Tân đã rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.Nhìn thấy Bối Minh Dương đầu hàng Nhạc Trọng, Bạch Tiểu Thắng cũng thập phần thức thời đầu hàng Nhạc Trọng.Cướp lấy huyện Thiên Tân thì Nhạc Trọng liền nhanh chóng bắt đầu chỉnh biên đội ngũ, thoáng cái mở rộng bốn doanh bộ binh và một doanh cao thủ.

Trừ chuyện đó ra, còn có trang bị của sáu doanh, lính dưới trướng của Nhạc Trọng thoáng cái biến thành bốn ngàn người.Nhưng mà trong bốn ngàn quân này chính thức cường hoành có thể đánh nhau liều mạng chỉ có ba doanh và một doanh cao thủ.

Số còn lại đang huấn luyện, trong thời gian ngắn không cách nào hình thành sức chiến đấu cường đại.Bốn doanh bộ binh và một doanh cao thủ hình thành, bọn họ được Nhạc Trọng cho thay phiên chinh chiến bốn phía, tiêu diệt toàn bộ những tang thi trong thôn trấn.

Một bên thu hoạch chiến lợi phẩm, một bên không ngừng tăng cường sức chiến đấu của bọn họ, đề cao đẳng cấp cường hóa của bọn họ.Còn quân dự bị thì Nhạc Trọng tiến hành giáo dục cảm hóa và huấn luyện quân sự nghiêm khắc.

Tuy những quân dự bị này hiện giờ không thể đánh nhau, nhưng mà trải qua vài tháng huấn luyện thì bọn họ cũng trở thành tân binh hợp cách.Ở phương diện chính phủ, có kinh nghiệm tổ kiến chính phủ hành phố Lũng Hãi cho nên Nhạc Trọng cũng chọn lựa một đám nhân viên công vụ quen thuộc công việc hành chính, được Bối Minh Dương trợ giúp đã hình thành chính phủ mới.

Chương 464: Tuyết lạnh. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comBối Minh Dương là người mười phần có tài hoa.

Trước tận thế hắn là ông chủ xí nghiệp có cả trăm triệu trong tay, hắn là nhân vật kiêu hùng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng.

Hắn kiến thức rộng rãi, tài hoa hơn người, có được mị lực đứng đầu, tâm chí kiên nghị.

Lúc này mới có thể trong tận thế dẫn theo một đám người đánh hạ thôn trấn và làm chủ năm vạn người.

Nếu như nói Bối Minh Dương có nhược điểm gì thì cũng chính là hắn không mạnh, hắn chỉ là người cường hóa cấp 11.Tuy nhiên Bối Minh Dương hết sức xuất sắc, Nhạc Trọng không có chọn lựa hắn làm thủ lãnh chính phủ, mà là đem Vệ Trữ Quốc là hàng tướng vào vị trí thủ lãnh chính phủ.

Vệ Trữ Quốc tuy năng lực bình thường nhưng không có dã tâm gì cả.Nếu như cho Bối Minh Dương trở thành thủ lãnh chính phủ, Nhạc Trọng một khi không ở đây thì chỉ sợ hắn liền lập tức nghĩ biện pháp phản loạn Nhạc Trọng.

Đem toàn bộ cơ của Nhạc Trọng cướp đi!

Mà Vệ Trữ Quốc tuy năng lực bình thường, nhưng thời điểm Nhạc Trọng không có mặt cũng không nghĩ biện pháp phản loạn gì.

Ở trên đời này, phức tạp nhất chính là nhân tâm.

Trung thành và tận tâm cùng có năng lực quá khó tìm.Như Bối Minh Dương là người có năng lực nhưng có dã tâm, Nhạc Trọng chỉ có thể sau khi hoàn toàn dựng nên trật tự thì mới có thể yên tâm dùng hắn.

Thời điểm thế cục hỗn loạn thì Nhạc Trọng chỉ có thể cho Vệ Trữ Quốc làm người điều hóa ổn địnhLính của Nhạc Trọng tiến về hướng tây nam thanh lý tang thị ở huyện Long Vân vào một tuần sau, không thể không lui về huyện Thiên Tân.- Tuyết rơi rồi!Trong một biệt thự của huyện Thiên Tân thì Nhạc Trọng nhìn bầu trời, một chút bông tuyết không ngừng từ trên trời rơi xuống, hắn duỗi một tay ra hứng tuyết.Nhạc Trọng nhìn qua từng bông tuyết biến thành nước thì trầm ngâm.- Chủ nhân!

Vì cái gì ngài thở dài?

Tuyết này không phải rất đẹp sao?

Đây chính là lần đầu tiên tôi nhìn thấy tuyết đấy!Ở bên người Nhạc Trọng có âm thanh tiểu loli êm tai vang lên.Nhạc Trọng nhìn qua bên này, nhìn thấy tiểu loli Minh Giai Giai mặc áo bông dày, đeo cái bao tay, khuôn mặt nhỏ nhắn bị lạnh hồng hồng, cả người biến thành đáng yêu.Lúc này Minh Giai Giai nhìn qua rất thanh thuần, vẻ mặt vui sướng, nàng sinh trưởng ở phía nam, cảnh tượng tuyết rơi mới nhìn thấy lần đầu tiên trong đời.Nhạc Trọng nhìn qua tuyết trắng rơi xuống và nói:- Quảng Tây chúng ta bên này nhiệt độ vừa phải.

Tuyết rơi cũng ít.

Huyện Thiên Tân bên kia vài chục năm qua không có tuyết.

Cho dù có tuyết rơi cũng không có khả năng dày đặc.

Hiển nhiên khí hậu của thế giới này đã trở nên dị thường.

Khí hậu biến hóa dị thường như vậy, đối với nhân loại chúng ta không biết là tốt hay xấu!

Chỉ sợ có rất nhiều người sẽ chết cóng đấy!Bây giờ nhiệt độ bên ngoài đang âm 4 độ, hơn nữa nhiệt độ thấp như vậy đã kéo dài một tuần.

Khắp nơi tuyết trắng, con đường bị phong bế.Nhạc Trọng cướp lấy huyện Thiên Tân, huyện Kinh Tây hai thị trấn và đạt được rất nhiều chăn bông dày chống lạnh.

Cho dù như thế, trong một tuần này có hai mươi người bị chết vì lạnh.

Cơ hồ tất cả người sống sót đều co đầu rụt cổ trong nhà, lạnh run ở trong chăn.Nếu như Nhạc Trọng hiện tại dẫn bọn họ đi tới bên khe suối, gió lạnh ở đó sẽ cướp lấy tính mạng của bọn họ..Dưới giá lạnh như thế này, đại bộ phận người dưới trướng của Nhạc Trọng đã quay trở về huyện Kinh Tây, huyện Thiên Tân huấn luyện trong phòng.

Tìm tòi vật tư cùng săn giết tang thi cũng vì vậy mà dừng lại.- Hắt xì!Đột nhiên Minh Giai Giai hắt xì.- Trở về đi!Nhạc Trọng sờ sờ đầu nhỏ của Minh Giai Giai nói.Vấn đề khí hậu, Nhạc Trọng không cách nào cải biến, tuy hắn muốn mang binh đi diệt Ngô Nham Hoành, nhưng mà thành thành thật thật chờ trận tuyết này dừng lại.

Nếu không hắn mang binh chưa chiến đấu với Ngô Nham Hoành đã bị giá lạnh tiêu diệt nhiều người rồi.Nhạc Trọng mang theo Minh Giai Giai đi tới khu biệt thự xa hoa nhât của huyện Thiên Tân.- Hoan nghênh chủ nhân về nhà!Nhạc Trọng mang theo Minh Giai Giai vừa mới đẩy cửa tiến vào trong biệt thự, liền trông thấy hai hàng nữ bộc mập gầy lớn lên vô cùng xinh đẹp đang đứng chờ ở đó.Nhạc Trọng có chút mới lạ nhìn qua những nữ bộc xinh đẹp này thì nhếch miệng cười lên:- Xem như không tệ!Sau khi Nhạc Trọng cướp lấy huyện Thiên Tân thì bận rộn chỉ biên quân đội, tổ kiến tân chính phủ, tiến hành huấn luyện kỹ năng chiến đấu cho bản thân, vẫn không ngừng bận dow n lo,a d PR.C m-ới nh ấ,t, t ại k.ktruye.n.,co m rộn, không có thời gian quay về nhà, trên cơ bản đều tùy tiện ngủ ở văn phòng, đây là lần đầu tiên hắn vào nhà.Nhạc Trọng đánh hạ huyện Thiên Tân thì cũng bắt đầu thanh trừ những thế lực chống đối.

Những kẻ dám phản kháng đều bị giết chết, chiến sĩ dưới trướng của bọn họ thì đưa vào trong cặn bã doanh làm bia đỡ đạn.Trong quá trình này Nhạc Trọng cũng đoạt được không ít mỹ nữ, mười mấy mỹ nữ này là những người đã trải qua sàn chọn kỹ càng rồi.- Chủ nhân, chào mừng ngài về nhà!Đúng lúc này một mỹ nữ mặc váy liền áo trắng thanh thuần đi tới, có một đôi chân thon dài, da thịt trắng tuyết, mắt ngọc mày ngài, hai ngọn núi đầy đặn hình dạng hoàn mỹ, có được mái tóc đen dài, khí chất thập phần xuất chúng xuất hiện trước mặt của Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ngọt ngào.Trước mặt mỹ nữ áo váy trắng này thì những cô gái khác ảm đạm thất săc rất nhiều.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào đại mỹ nữ áo trắng liền váy áo này một chút:- Thoạt nhìn cô rất quen thuộc?Nghe Nhạc Trọng nói thì thần sắc trên mặt mười hai người khác thường.Minh Giai Giai nhìn qua mỹ nữ này, trong mắt tràn ngập vẻ sùng bái:- Chủ nhân!

Nàng là Tô Tuyết Linh!

Diễn viên chính trong nhiều bộ phim văn nghệ, được xưng là công chúa của phim văn nghệ.

Nàng chính là đại minh tinh nổi tiếng đấy!Minh Giai Giai trước tận thế chỉ là tiểu nữ hài xinh đẹp, nàng cũng sùng bái minh tinh.

Mà Tô Tuyết Linh là một trong những đại minh tinh mà nàng sùng bái.Tô Tuyết Linh nhìn qua Nhạc Trọng hiển lộ nụ cười mỹ nữ ngọt ngào, dùng âm thanh thanh thúy động lòng người nói ra:- Chủ nhân!

Tôi là Tô Tuyết Linh.Tô Tuyết Linh trước tận thế làm người kiêu ngạo, thậm chí có chút ít tùy hứng của đại minh tinh.

Nếu như trước tận thế thì người bình thường như Nhạc Trọng không thể lọt vào trong mắt của nàng, nhưng mà bây giờ không thể không cúi đầu với Nhạc Trọng, nhìn qua Nhạc Trọng thể hiện nụ cười ngọt ngào để lấy niềm vui của Nhạc Trọng.Tô Tuyết Linh đã trải qua thời gian ngắn ở tận thế, kiến thức đủ loại hắc ám của tận thế.

Mỹ mạo của nàng bị vô số nam nhân thèm thuồng.

Nếu không có Bối Minh Dương bảo hộ nàng, nàng chỉ sợ đã thành đồ chơi cao cấp thủ lĩnh các thể lực khác, mãi cho đến khi chơi chán và vứt bỏ.Bối Minh Dương che chở Tô Tuyết Linh một mặt là bởi vì Tô Tuyết Linh và con gái của hắn là bạn tốt.

Một mặt khác Tô Tuyết Linh cũng là đạo cụ giúp hắn lôi kéo cường giả.

Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, sử dụng mỹ nữ lôi kéo cường giả nam nhân chính là thủ đoạn mà Bối Minh Dương thường xuyên sử dụng.

Chương 465: Mỹ nữ.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhưng mà Bối Minh Dương còn không có đem Tô Tuyết Linh đưa ra ngoài thì đã bị Nhạc Trọng đánh bại, tài nguyên trong tay hắn nắm giữ cũng lọt vào trong tay của Nhạc Trọng.

Tô Tuyết Linh cũng chỉ là một chiến lợi phẩm của Nhạc Trọng mà thôi.- Đại ca ca, anh khỏe!

Em là Trữ Nhược Tử!Một cô gái tóc đen, làn da trắng nõn, tướng mạo tinh xảo tuyệt luân, ăn mặc giầy da nhỏ, tất vải trắng, có đôi mắt đen bóng linh động, mang theo nụ cười tươi đẹp, đáng yêu khiến người ta yêu thích, là một tiểu loli chừng mười hai tuổi đang mỉm cười đáng yêu nhìn qua Nhạc Trọng.Bên người của Nhạc Trọng không có nữ nhân, chỉ mang theo Minh Giai Giai là tiểu loli chinh chiến khắp nơi, nhìn thấy một màn này chỉ sợ là do đám thủ hạ của hắn có Minh Giai Giai cho nên đem tiểu loli Trữ Nhược Trữ này hiến cho Nhạc Trọng.- Tiểu hồ ly tinh!Minh Giai Giai vừa nhìn thấy Trữ Nhược Tử, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng cái vui lên, thấp giọng nói thầm một câu.

Mặc dù nàng thân là con gái, nhưng mà cũng nhìn thấy Trữ Nhược Trữ vô cùng đáng yêu.

Tuy nàng là tiểu mỹ nhân sắc đẹp khuynh thành, nhưng mà so với Trữ Nhược Trữ này thì vẫn thua kém một bậc.- Tôi là Trữ Vũ Hân!Một cô gái dáng người cao gầy, tóc ngắn, dáng người thập phần đầy đặn, mặt trái xoan, mắt ngọc mày ngài, da thịt tuyết trắng, thân thể tràn ngập co dãn cùng thanh xuân sức sống, tuổi chừng mười tám lãnh đạm nhìn qua Nhạc Trọng, bất động thanh sắc đi tới trước người Trữ Nhược Trữ, ngăn ở trước người Trữ Nhược Trữ.Một nữ tử trẻ tuổi chừng hai mươi bảy đeo mắt kiếng gọng vàng, tóc cao, đồ trang sức ưu nhã, có dáng người gợi cảm, ngũ quan nghiêm túc, tràn ngập thành thục mị lực, mặc quần áo và trang sức quản gia nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Ngài khỏe!

Nhạc Trọng lão gia!

Tôi là Trịnh Nhã Tình.

Tôi là quản gia mà huyện trưởng Vệ Trữ Quốc lựa chọn cho ngài.Tô Tuyết Linh, Trữ Nhược Tử, Trữ Vũ Hân chính là người mà Vệ Trữ Quốc chuyên môn lựa chọn vào hậu cung của Nhạc Trọng.

Mà Trịnh Nhã Tình chính là nhân vật mà Vệ Trữ Quốc chọn lựa chăm sóc gia đình cho Nhạc Trọng.- Các cô khỏe!Nhạc Trọng nhìn qua bốn đại mỹ nữ, tiến vào trong phòng.Trong một gian phòng điều hòa ấm áp thập phần xa xỉ hiện ra, bên ngoài giá lạnh không ảnh hưởng tới gian phòng này.

Cũng chỉ có Nhạc Trọng là cao tầng mới có thể hưởng thụ điện lực và điều hòa xa xỉ như thế này.

Đây chính là chỗ tốt khi trở thành thủ lĩnh.

Nhạc Trọng chiến đấu dũng mãnh, hắn bây giờ hưởng thụ cũng không có gánh nặng tâm lý chút nào.Nhạc Trọng cởi áo khoác, hai gã nữ bộc liền đi tới, mang áo khoác của hắn mang qua một bên.Nhạc Trọng cùng Minh Giai Giai nhìn qua ngôi nhà.Ở một bàn cơm hình tròn, bày biện thịt thú biến dị cấp hai nấu nướng tinh xảo, các loại tôm cá tươi, rau dại, bánh ngọt, nhìn qua cực kỳ mỹ vị.Minh Giai Giai, Tô Tuyết Linh, Trữ Nhược Tử, Trữ Vũ Hân đều ngồi xuống, bắt đầu dùng cơm.Trịnh Nhã Tình vẫn đứng thẳng tắp bên người của Nhạc Trọng.Ở hai bên bàn thì là hai hàng nữ bộc xinh đẹp, loại khí phái này Nhạc Trọng ở trước tận thế dốc toàn bộ tài sản cũng không hưởng thụ được.Nhạc Trọng nhìn qua Trịnh Nhã Tình thành thục gợi cảm nói:- Nhã Tình, cô cũng cùng ăn đi!Trịnh Nhã Tình vẫn dùng gương mặt nghiêm túc lạnh như băng nói ra:- Lão gia!

Chuyện này không hợp quy cũ!

Tôi là quản gia của ngài, không có chuyện không quan tâm quy củ mà dùng cơm cùng chủ nhân.Nhạc Trọng cười cười, cũng không có bắt buộc Trịnh Nhã Tình.Tư liệu của Trịnh Nhã Tình thì Nhạc Trọng cũng có một phần.

Trịnh Nhã Tình là một quản gia tinh anh tốt nghiệp đại học Cambridge, tinh thông tiếng Nga, Nhật, Anh, Pháp, Đức năm tiếng.

Sau khi xảy ra tận thế, nàng vừa mới được một phú ông gia tài bạc tỷ chọn trúng, chuẩn bị trở thành một quản gia cao cấp lương một năm bốn mươi vạn.

Nàng có hành vi nghiêm túc của chức nghiệp, bởi vậy Nhạc Trọng cũng không có miễn cưỡng phá hư quy củ trong lòng của nàng.Bây giờ mùa đông đã tới, tuyết rơi nhiều phong tỏa đường đi, tất cả hành động quân sự phải dừng lại.

Giàn giáo chính phủ mới đã hình thành.

Huyện Kinh Tây, huyện Thiên Tân hai thị trấn do hắn nắm giữ.

Sau khi ăn no, Nhạc Trọng cũng có thời gian nhìn qua những thiếu nữ xinh đẹp chung quanh.Ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua người của Minh Giai Giai một chút, chợt nhìn qua hai nữ hài bên người.

Tuy hắn và Minh Giai Giai có quan hệ thân mật, nhưng mà Minh Giai Giai vẫn quá nhỏ.Nhạc Trọng nhìn qua tiểu loli Trữ Nhược Trữ ba giây thì ánh mắt mới nhìn qua Trữ Vũ Hân cùng Tô Tuyết Linh hai thiếu nữ xinh đẹp.Tô Tuyết Linh cùng Trữ Vũ Hân trước tận thế là đại minh tinh, một là đại tiểu thư nhà giàu.

Hai người đều là mỹ nữ có khí chất xuất chúng, có rất ít nam nhân có thể ngăn cản mị lực của nàng.- Quả nhiên mị lực của bổn tiểu thư không thể ngăn cản!Tô Tuyết Linh trước tận thế là người khéo léo, nàng thập phần nhạy cảm cảm giác được ánh mắt nóng rực của Nhạc Trọng nhìn qua, trong nội tâm không khỏi tự hào nho nhỏ.

Nhưng nghĩ tới nếu bị Nhạc Trọng nhìn trúng, phải lên giường với Nhạc Trọng thì trong lòng của nàng cói chút bất an, trong nội tâm phức tạp.Trữ Vũ Hân cũng bị ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua thì toàn thân không được tự nhiên.

Trước tận thế nàng là nữ hài kiêu xe.m t-ạ i k k t ruyen ..c om ngạo.

Dung mạo hoàn mỹ, thành tích xuất sắc, thần kinh vận động ưu tú, cộng thêm gia thế rất tốt, làm cho nàng trở thành công chúa của mọi người.

Nàng một lòng suy nghĩ tìm được bạch mã hoàng tử của nàng, sau đó yêu đương oanh oanh liệt liệt, nàng thập phần không muốn cứ như vậy ủy thân cho Nhạc Trọng.- Xem ra mị lực của mình quá kém!Nhạc Trọng sức quan sát cũng thập phần nhạy cảm, hắn thoáng cái nhìn ra được tình huống của Tô Tuyết Linh cùng Trữ Vũ Hân hai gã đại mỹ nữ khi hắn nhìn chăm chú, thân thể run lên nhè nhẹ, hiển nhiên là sâu trong nội tâm không quá nguyện ý lên giường với hắn, chuyện này làm cho hắn có cảm giác vô vị.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tô Tuyết Linh, Trữ Vũ Hân, hai người chuyển ra khỏi biệt thự đi.Nhạc Trọng nói ra lời này giống như có quả bom nổ tung trong lòng của Tô Tuyết Linh, Trữ Vũ Hân, thoáng cái hoa dung thất sắc, sắc mặt trắng bệch.- Vì...

Cái gì chủ nhân...

Chúng tôi làm sai...

Cái gì sao?Tô Tuyết Linh bộ dáng như sắp muốn khóc, hai mắt đỏ lên, điềm đạm đáng yêu nhìn qua Nhạc Trọng nói.Trữ Vũ Hân cũng vẻ mặt trắng bệch nhìn qua Nhạc Trọng, cả người như chết lặng đi.Ở bên ngoài muốn sống cực kỳ không dễ, Tô Tuyết Linh, Trữ Vũ Hân đều thấy vì một cái bánh mì thậm chí dẫn phát án mạng.

Nếu tư sắc của nàng rơi vào trong tay của người biến thái thì chỉ sợ khi bị chơi chán sẽ đem ra ăn thịt.

So sánh với bên ngoài thì ở chỗ này có ăn có uống, còn có người phục thị, quả thực giống như thiên đường.

Không biết có bao nhiêu nữ hài xinh đẹp hâm mộ Tô Tuyết Linh cùng Trữ Vũ Hân chúng nữ có thể tiến vào trong biệt thự.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi biết rõ các người không thích tôi!

Tôi là người không thích cưỡng ép ai cả.

Yên tâm, sau khi các người rời khỏi biệt thự tôi sẽ cho Vệ Trữ Quốc an bài công tác mới cho các cô!

Chương 466: Đổng LinhChỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng tay cầm quyền cao, dưới trướng có gần sáu vạn người sống sót, mỹ nữ dạng gì mà không tìm được.

Cho dù không có Tô Tuyết Linh cùng Trữ Vũ Hân thì hắn cũng tìm được nữ nhân đẹp khác hầu hạ.Tô Tuyết Linh không nhịn được lo lắng nói ra:- Không! !

Không! !

Không phải! !

Tôi không phải không muốn ngài!

Tôi thập phần nguyện ý phục thị ngài!

Chủ nhân! !

Chỉ là vừa rồi ngài nhìn nội tâm của tôi có chút khẩn trương!Trữ Vũ Hân sắc mặt tái nhợt đứng ở nơi đó, cũng không nói thêm gì.

Nàng vốn không muốn phục thị Nhạc Trọng, nhưng mà dưới mệnh lệnh của Vệ Trữ Quốc phái tới nơi đây.

Tuy nhiên nàng có học qua một ít Taekwondo, thế nhưng mà Taekwondo của nàng trước mặt súng và lưỡi lê của người cường hóa chỉ là trò cười.Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Vũ Hân cùng Tô Tuyết Linh thì hiểu tâm ý của hai nàng, hắn nhìn qua Tô Tuyết Linh mỉm cười nói:- Như vậy cô lưu lại!Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Vũ Hân nói:- Về phần cô, Trữ Vũ Hân.

Cô yên tâm, sau khi rời khỏi đây tôi sẽ bảo Vệ Trữ Quốc an bài công việc giúp cô.

Chỉ cần cô cố gắng thì cô có thể bằng vài hai bàn tay của mình mà sống sót.Trữ Vũ Hân cắn chặt bờ môi, không nói một lời, tuy nàng không muốn phục thị Nhạc Trọng.

Nhưng cũng biết thế đạo gian nan, trong tận thế thì một nữ nhân còn không bằng một nông dân biết liều mạng đánh nhau.

Nàng là cô gái không có bản lĩnh gì, nếu như ra ngoài làm việc, dựa vào công việc nuôi chính mình là vô cùng khó khăn.Đúng lúc này Trữ Nhược Tử ngồi ở bên cạnh nhảy lên, bổ nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng và mang theo nụ cười diễm lẹ đáng yêu, hai mắt đẫm lệ nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Ca ca đại nhân! !

Ca ca đại nhân! !

Không nên đuổi chị đi!

Van cầu ngài, không nên đuổi chị đi!

Nhược Tử sẽ hầu hạ ca ca thật tốt mà!

Cho dù ca ca đại nhân nói cái gì, Nhược Tử sẽ làm tất cả.

Van cầu ngài đừng đuổi chị đi!

Nhược Tử trên thế giới này trừ ca ca đại nhân cũng chỉ còn lại chị là người thân nhất!

Nhược Tử sẽ phục thị ca ca đại nhân thật tốt, cầu ngài đừng đuổi chị đi!- Không được! !

Mình không thể rời khỏi đây!

Nếu như mình đi thì ai có thể bảo hộ cho Nhược Tử!Trữ Vũ Hân nhìn qua Trữ Nhược Tử nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng và điềm đạm đáng yêu cầu khẩn, trong nội tâm cả kinh, tiến lên vài bước và cúi cái đầu cao ngạo trước Nhạc Trọng, hốc mắt đỏ lên răng ngà cắn chặt, nói:- Chủ nhân!

Tôi nguyện ý phục thị ngài! !

Xin cho tôi lưu lại1Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Nhược Tử tiểu loli điềm đạm đáng yêu, thò tay xoa bóp gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, cảm xúc mát rượt bóng loáng như tơ lụa truyền ra ngoài, hắn nhìn Trữ Vũ Hân và thản nhiên nói:- Vậy cô lưu lại đi!Trữ Nhược Tử nhìn qua Nhạc Trọng cười ngọt ngào, nhào vào ngực của Nhạc Trọng và cầm một cái bánh ngọt làm nũng với Nhạc Trọng:- Em muốn cái này!- Tốt!Nhạc Trọng cầm lấy bánh ngọt..Trữ Nhược Tử mở cái miệng nhỏ nhắn ra, một bộ dáng như tiểu hài tử đòi ăn.Nhạc Trọng nhìn thấy Trữ Nhược Tử đáng yêu, cắt khối ngọt đưa vào trong miệng của nàng.- Ăn ngon thật!Trữ Nhược Tử ăn bánh ngọt này, lộ ra biểu hiện hạnh phúc.- Vậy ăn đi!Nhạc Trọng cũng bị Trữ Nhược Tử đáng yêu làm chấn động, hắn giống như cho con chim bé nhỏ ăn vậy, đem bánh ngọt này cắt nhỏ đưa vào trong miệng của Trữ Nhược Tử, nhìn qua biểu lộ hạnh phúc đáng yêu của Trữ Nhược Tử thì lệ khí hắn nam chinh bắc chiến, giết địch vô số tích góp từng tí một đã chậm rãi tiêu tan.- Tiểu hồ ly tinh!Minh Giai Giai nhìn thấy Nhạc Trọng cho Trữ Nhược Tử ăn, trong hai mắt tràn ngập ghen ghét.

Nàng cũng muốn được Nhạc Trọng sủng ái như vậy.- Yêu thích tiểu loli!- Xem ra thủ lĩnh đại nhân cũng ưa thích loli!"..."

Những nữ sinh ở đây nhìn Trữ Nhược Tử và Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra hào quang khác thường.Sau khi ăn xong bữa tối, Nhạc Trọng ngồi lên ghế salon.Nhạc Trọng do dự một hồi nhìn qua Tô Tuyết Linh hỏi:- Tuyết Linh!

Cô và Bối Minh Dương là từ Nam Trữ tới.

Nam Trữ tình huống như thế nào?

Cô biết gì chứ?Nhà của Nhạc Trọng tại Nam Trữ.

Thế giới biến dị tới bây giờ cũng đã sắp một năm, hắn cũng không biết song thân của hắn hiện tại đang sống như thế nào.

Hắn có chút sợ hãi khi biết rõ tình báo về người sống sót trong căn cứ Nam Trữ, nhưng cũng có khát vọng muốn biết tình báo người sống sót ở căn cứ Nam Trữ.Tô Tuyết Linh chần chờ một hồi có chút có vẻ khó xử:- Tôi và bọn người Bối Minh Dương từ Nam Trữ chạy nạn tới đây thì cơ hồ không có chút liên hệ nào với Nam Trữ, bên kia xảy ra chuyện gì tôi cũng không biết được.

Thực xin lỗi!

Chủ nhân!- Không có sao!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc thất vọng, chậm rãi thở dài một hơi.

Huyện Kinh Tây, huyện Thiên Tân trong lòng bàn tay của hắn cho dù đối mặt thế lực nào, hắn đều có lực đánh một trận.

Nhưng mà hiện tại hắn không rõ hạ lạc của cha mẹ mình.- Tôi biết rồi!Đúng lúc này đột nhiên Trữ Vũ Hân lên tiếng, nhìn thẳng Nhạc Trọng:- Tôi biết rõ tình báo người sống sót ở Nam Trữ.Con mắt Nhạc Trọng sáng ngời lo lắng nói:- Ah! !

Cô nói mau!Trữ Vũ Hân sửa sang lại suy nghĩ một chút, sau đó nói:- Sau khi thế giới biến dị, đại bộ phận người sống sót ở thành phố Nam Trữ đều chạy trốn về phía thành phố Quý Trữ.

Quan viên chính phủ thành phố Nam Trữ và thành phố Quý Trữ tổ chức dã chiến quân thu phục thành phố Quý Trữ, hơn nữa còn thành lập căn cứ cỡ lớn ở nơi đó.- Nói như vậy!

Tôi còn có hi vọng!Nhạc Trọng nghe vậy thoáng hưng phấn hơn, hắn nhịn không được đứng lên, hắn không ngừng đi qua lại trong phòng, một bộ dáng lo lắng, trong miệng lẩm bẩm nói:- Mình vẫn còn hi vọng!

Không biết hiện tại một năm qua họ như thế nào?Minh Giai Giai nhìn thấy biểu lộ hưng phấn của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc, nàng chưa từng thấy qua Nhạc Trọng lo được lo mất như vậy, cho dù đối mặt với Ngô xem t.ại -k k-t r u.y-e.n .com Nham Hoành mạnh mẽ, Nhạc Trọng cũng không có sợ hãi qua, làm việc cho tới bây giờ vô cùng quyết đoán, lôi lệ phong hành.Nhạc Trọng dạo bước một hồi, trực tiếp gọi một nữ bộc hỏi:- Nhà tắm công cộng đã chuẩn bị nước ấm chưa?Nữ bộc xinh đẹp kia nhìn qua Nhạc Trong cười nói:- Đã chuẩn bị tốt rồi!

Chủ nhân!Thời khắc nào cũng phải tươi cười ngọt ngào với chủ nhân là yêu cầu cơ bản của Trịnh Nhã Tình với những nữ bộc kia.

Nếu các nàng không làm được sẽ bị đánh, thậm chí là bị sa thải.Nhạc Trọng khẽ gật đầu, sau đó đi qua hướng phòng tắm.Trong biệt thự này thành lập một phòng tắm lớn chừng ba mươi mét vuông xa hoa, Nhạc Trọng sau khi tiến vào trong phòng tắm đã nhìn thấy hai mỹ nữ xinh đẹp cung kính đứng chờ ở nơi đó rồi.Hai nữ bộc xinh đẹp mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Chủ nhân, cần chúng tôi phục thị ngài tắm không?Nhạc Trọng phất phất tay:- Lui ra!

Trước mắt tôi muốn yên lặng một chút.Hai nữ bộc xinh đẹp lúc này chào xong và lui ra ngoài.

Chương 467: Đổng Linh. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng một bước tiến vào trong bồn tắm, lúc này nước nóng rực bao phủ người của hắn, máu trong người của hắn nóng lên.- Có lẽ bọn họ còn sống!

Mình nên đi tới nơi đó! !

Mình nhất định phải tìm được bọn họ!Nhiệt huyết trong người của Nhạc Trọng không ngừng sôi trào, hắn thập phần khát vọng trở lại bên người cha mẹ.

Hắn rời nhà đi đã hơn một năm, trong tận thế này thời gian một năm có lẽ đủ sinh tử cách biệt, hắn khát vọng lập tức đi tới thành phố Quý Trữ, nhưng mà lại sợ khi tới thành phố Quý Trữ lại nghe tin dữ của cha mẹ.

Loại tâm tình lo được lo mất này trên người của Nhạc Trọng cực ít xảy ra, đó là bởi vì hắn quá xem trọng cha mẹ của mình.Đúng lúc này một thiếu nữ dáng người đầy đặn, da thịt tuyết trắng đi vào trong phòng tắm, mang theo một làn gió thơm đi tới bên người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mở to mắt, chợt trông thấy gần trong gang tấc là một thiếu nữ xinh đẹp tuyết trắng, lệ quang trong mắt của hắn lóe lên, có chút âm trầm nói ra:- Tôi không phải ra lệnh cho các người lui ra rồi sao?

Vì cái gì kháng mệnh?Thiếu nữ kia đi tới gần Nhạc Trọng, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy, nàng do dự môt hồi, buông khăn tắm bao bọc người của mình ra, khăn tăm thuận thế rơi xuống nước, lộ làm ra dáng người thanh xuân sức sống, da thịt trắng nõn và bộ ngục đầy đặn.Thiếu nữ kia ôm lấy Nhạc Trọng, dùng âm thanh run nhẹ nói ra:- Chủ nhập!

Tôi cảm thấy ngài đang lo nghĩ.

Thỉnh ngày nên dùng thân thể của tôi phát tiết lo nghĩ của ngài!Thiếu nữ kia bổ nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng nghe được hương thơm sữa tắm trên người của nàng, thân thể của hắn cũng cảm nhận được thân thể mềm mại da thịt tinh tế của nữ nhân này.Một cổ nhiệt lưu trong bụng của Nhạc Trọng hiện ra, tâm tình của hắn có vài phần nôn nao, hắn thoáng lật thân thể mềm mại của thiếu nữ lên thành tắm, thoáng cái tiến vào trong người của nàng.- Ô!Thiếu nữ kia phát ra âm thanh rên rĩ, hai bộ vị tiếp xúc với nhau, máu tươi ti tí từ trong nơi đó của nàng chảy ra ngoài.Nhạc Trọng bị cảm giác dục vọng chi phối, giống như một con dã thú, bắt lấy con cừu non là thiếu nữ kia, thỏa thích phóng thích dục vọng của hắn.Thiếu nữ xinh đẹp kia đảo khách thành chủ ôm lấy Nhạc Trọng, ôn nhu tiếp nhận cuồng bạo và nôn nóng của Nhạc Trọng.Sau khi xuân sắc qua đi, thiếu nữ kia xụi lơ nằm trong ngực của Nhạc Trọng, giống như bị hư thoát thở phì phò.Nhạc Trọng ôm lấy thiếu nữ xinh đẹp kia, nôn nóng trong lòng của hắn bị quét sạch, hắn ôn nhu lật người thiếu nữ kia và nói:- Cô tên là gì?

Tại sao phải làm như vậy?- Tôi tên là Đổng Linh!

Vương Đại Quân hắn giết cả nhà của tôi.

Tôi lúc ấy thề ai giết được Vương Đại Quân thì cả đời này tôi sẽ làm nô tỳ báo đáp người đó.

Chủ nhân giết Vương Đại Quân giúp cho tôi, Đổng Linh nguyện ý cả đời này làm nô tỳ cho ngài.Đổng Linh hai tay ôm lấy Nhạc Trọng, trong mắt chớp động hào quang ôn nhu như nước, hôn lấy môi của Nhạc Trọng.- Vương Đại Quân?Trong nội tâm Nhạc Trọng hiện ra tư liệu về tên này.

Kẻ tên là Vương Đại Quân đúng là thế hệ làm nhiều việc ác, hắn đánh vào huyện Thiên Tân thì trực tiếp mang đi chém đầu, không nghĩ tới cử chỉ vô tâm của hắn lại đạt được tâm tư của nữ nhân bên cạnh.Đúng lúc này, tiểu loli xinh đẹp Trữ Nhược Tử cũng sôi nổi lên đi vào trong phòng tắm, ôm lấy cánh tay của Nhạc Trọng và làm nũng nói:- Đại ca ca! !

Em cũng muốn!

Em muốn anh!Ở bên cạnh Minh Giai Giai cũng không cam chịu yếu thế, ôm lấy cánh tay khác của Nhạc Trọng và điềm đạm đáng yêu không nói gì nhìn qua Nhạc Trọng.Bên trái chính là Trữ Nhược Tử sôi nổi hoạt bát, bên phải là trầm mặc giỏi giang sức chiến đấu bất phàm Minh Giai Giai, trong ngực còn ôm Đổng Linh là mỹ nữ dáng người đầy đặn, Nhạc Trọng giống như đang tỏng bụi hoa, bị từng trận hương hoa bao phủ toàn thân.

Sinh hoạt như thế này với hắn lúc trước tận thế đúng là thiên đường.- Ngoan!Nhạc Trọng thò tay sờ sờ đầu nhỏ của Trữ Nhược Tử cùng Minh Giai Giai, hơi chút trấn an và hôn lên môi của hai tiểu loli này.Trữ Nhược Tử lúc này giống như thiên sứ nở nụ cười tràn download PRC mới nhất tại kktruyen.com ngập sức sống, nói:- Hì hì, được đại ca ca khích lệ này!Mà ở bên kia Minh Giai Giai cũng có chút bất mãn khi Nhạc Trọng đối đãi với nàng như tiểu hài tử, nàng chỉ yên lặng ôm chặt cánh tay của Nhạc Trọng.Đúng lúc này Tô Tuyết Linh cùng Trữ Vũ Hân hai người cũng bọc lấy khăn tắm đi vào trong phòng tắm.- Nhược Tử tới đây!Trữ Vũ Hân vừa nhìn thấy Trữ Nhược Tử dán lên người của Nhạc Trọng thì gương mặt xinh đẹp trầm xuống, thoáng cái kéo Trữ Nhược Tử ở bên người Nhạc Trọng ra.

Em gái nàng Trữ Nhược Tử đáng yêu phi phàm, nàng thập phần sợ hãi Nhạc Trọng sẽ ra tay với em của mình.Trữ Nhược Tửở trong bàn tay nhỏ của Trữ Vũ Hân thì gương mặt nhỏ nhắn nhăn nhó và giãy ra.- Không mà chị, em còn muốn nghe đại ca ca giảng kinh nghiệm mạo hiểm đấy, chị buông em ra đi.Trữ Vũ Hân nghiêm mặt, xuất ra tư thái của chị gái khiển trách:- Nhược Tử, nghe lời bằng không thì chị sẽ giận đấy!Trữ Nhược Tử nhăn nhó một chút, âm thanh kéo dài nói:- Dạ ~Tô Tuyết Linh ngồi ở bên cạnh thành tắm, nhìn qua Đổng Linh trong ngực của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra thần sắc phức tạp.

Nàng đã có chút ghen ghét Đổng Linh đạt được sủng ái của Nhạc Trọng, trong nội tâm ở nơi hẻo lánh có chút buông lỏng.Đột nhiên Minh Giai Giai tựa vào cánh tay phải của Nhạc Trọng và hỏi hắn:- Chủ nhân, ngài muốn đi thành phố Quý Trữ đúng không.Minh Giai Giai đi theo Nhạc Trọng từ Thái Lan tới tận Trung Quốc, nàng còn lần đầu tiên nhìn thấy tâm thần của Nhạc Trọng không yên như thế này.

Tâm tư thông minh cho nên nàng biết được trong thành phố Quý Trữ có người trọng yếu với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi chậm rãi nói:- Ân thành phố Quý Trữ bên kia tôi phải đi qua một chuyến mới được.Nếu như Nhạc Trọng vẫn còn ở thành phố Lũng Hãi, bên kia còn có ngàn vạn tang thi đang cản đường, chung quanh còn có vô số biến dị thú, hắn cũng không thể từ thành phố Lũng Hãi đến thành phố Quý Trữ đường.

Cho dù hắn muốn quay về cũng không còn cách nào.

Hiện tại Nhạc Trọng đang ở Quảng Tây cách thành phố Quý Trữ khoảng cách không quá xa.

Tâm của hắn bây giờ đã lên cung và muốn bay về thật nhanh.Minh Giai Giai ôm lấy cánh tay phải của Nhạc Trọng và mở to con mắt đen nhánh nhìn qua Nhạc Trọng:- Em sẽ đi với ngài!- Ân!Nhạc Trọng sờ sờ đầu nhỏ của Minh Giai Giai và tươi cười.Minh Giai Giai đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, thân thể và tô chất của nàng đã vượt qua bộ đội đặc chủng rồi.

Nàng cũng sẽ biết thao túng nhiều loại vũ khí, hơn nữa còn có triệu hoán ảnh lang cường đại.

Nhạc Trọng cho dù ở đâu cũng ưa thích mang theo Minh Giai Giai cùng đi, bởi vì nàng có năng lực vừa vặn đền bù chỗ thiếu hụt trong năng lực của Nhạc Trọng năng.

Chương 468: Trữ Nhược Tử.Chỉnh sửa : kktruyen.comNăng lực chiến đấu chính diện, năng lực sống sót trên chiên trường, năng lực phá hoại của Nhạc Trọng đều là nhất đẳng cường hoành, nhưng mà đối mặt với địch nhân ẩn nấp và ám sát thì kém xa ảnh lang của Minh Giai Giai.Thời điểm tiến vào nơi mới mà không có Minh Giai Giai hỗ trợ, Nhạc Trọng cũng không cách nào diệt sát được những tên binh sĩ canh gác cẩn mật một cách dễ dàng.

Nói cách khác Minh Giai Giai có tác dụng giống như ra đa, có thể bắt được toàn bộ vị trí của địch nhân phản hồi cho Nhạc Trọng.Trữ Nhược Tử thoáng cái ôm cánh tay của Nhạc Trọng và đôi mắt to tròn ngập nước óng ánh hào quang, nhìn qua Nhạc Trọng làm nũng nói:- Ca ca ca ca cũng mang Nhược Tử đi với, Nhược Tử cũng muốn ở cùng chỗ với ca ca.Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Nhược Tử đáng yêu, bất vi sở động trực tiếp cự tuyệt nói:- Không được, em không có năng lực đặc thù.

Mang em đi quá nguy hiểm rồi.Trữ Nhược Tử hai mắt đẫm lệ nhìn qua Nhạc Trọng, mềm giọng cầu khẩn nói:- Đại ca ca, Nhược Tử nghe nói đại ca ca có biện pháp đem người bình thường trở thành người tiến hóa.

Đại ca ca đem Nhược Tử cũng biến thành người tiến hóa đi, Nhược Tử cũng muốn đi cùng ca ca.Nghe được Trữ Nhược Tử nói vậy trừ Minh Giai Giai ra, ánh mắt bốn nữ hài không nhịn được mà nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng có được năng lực biến người bình thường trở thành người tiến hóa, pử huyện Kinh Tây, huyện Thiên Tân có nhiều người sống sót đều biết rõ.

Nhạc Trọng cũng cũng không có ngăn cản tin tức này truyền bá ra ngoài, bởi vì sau khi tin tức này truyền bá ra, rất nhiều bộ hạ của hắn càng trở nên đồng tâm hợp lực, bọn họ thập phần khát vọng có được năng lực như người tiến hóa.Nhạc Trọng sờ sờ đầu của Trữ Nhược Tử, cười nhạt một tiếng nói:- Anh đúng là có năng lực giúp người ta trở thành người tiến hóa.

Nhưng mà bảo vật này quá mức trân quý, hiện tại em còn không có cách nào khiến anh giao nó cho em.Chất lỏng xà đản quả vô cùng trân quý, mỗi một cái đều có thể tạo ra người tiến hóa, Nhạc Trọng chỉ mang nó ban cho đại công thần và người lập nhiều công lao trung thành và tận tâm.

Lúc trước hắn đem nước xà đản quả cho Minh Giai Giai biến thành người tiến hóa, đó là lúc trước hắn không có người sử dụng, thập phần bất đắc dĩ.Gương mặt nhỏ nhắn của Trữ Nhược Tử phồng lên, giận dỗi tránh khỏi người của Nhạc Trọng:- Nhược Tử giận đại ca ca là người t r-uy ệ n -đ ư.ợ c copy.

-tại k ktruy en.-c om- xấu, Nhược Tử không để ý tới anh!Nhạc Trọng nhìn thấy Trữ Nhược Tử thì mỉm cười không nói thêm gì, hắn ngâm trong bồn tắm một hồi, liền ôm Đổng Linh đứng lên rời khỏi đây.Tô Tuyết Linh không lâu cũng đứng lên ra khỏi bồn tắm, lại đi ra ngoài.Tô Tuyết Linh vừa đi, Trữ Vũ Hân chợt nghiêm mặt, nhìn qua Trữ Nhược Tử khiển trách:- Nhược Tử em hôm nay làm sao thế?

Bộ dáng của em như vậy anh ta đột nhiên đại phát thú tính thì làm sao?Nụ cười đáng yêu và xinh đẹp trên mặt của Trữ Nhược Tử lúc này hoàn toàn rút đi, lộ làm ra một bộ dáng đạm mạc và thành thục không phù hợp tuổi, dùng âm thanh trẻ con ngây thơ nói:- Chị à, mọi người đều nằm trong tay của anh ta, nếu như anh ta đại phát thú tính cũng không có cách nào.

Nơi này không tồi đâu, so với bên ngoài thì tốt hơn nhiều lắm, nếu chúng ra rơi vào trong tay của những người biến thái, khi đó mới là sống không bằng chết chân chính.Trữ Nhược Tử thầm nghĩ tới cảnh mấy nam nhân cùng vây quanh chơi một tiểu nữ hài nhỏ bé thì thân thể run nhè nhẹ lên, toàn thân lạnh buốt.

Nàng cắn răng trong mắt hiện ra vẻ thành thục không thuộc về mình, nói:- Nếu muốn sống sót trong tận thế này.

Nhất định phải có được lực lượng cường đại.

Em nhất định sẽ chinh phục Nhạc Trọng, làm cho anh ta quỳ trước váy quả lựu của em.

Bởi như vậy chị em chúng ta mới có thể thư thư phục phục sống an ổn trong tận thế.Trữ Vũ Hân tức giận lớn tiếng nói:- Nhưng nếu anh ta xúc phạm tới em thì làm sao bây giờ?

Nam nhân là loại sinh vật căn bản khống chế không nổi dục vọng của mình đâu.Trữ Nhược Tử vẻ mặt hờ hững nói:- Vậy hãy để cho anh ta xâm phạm đi, từ khi đi vào trong biệt thự này thì em đã có giác ngộ như vậy.

Chúng ta là nữ tử yếu đuối ở trong tận thế cho dù không bị anh ta xâm phạm thì cũng sẽ bị người khác xâm phạm.Trữ Vũ Hân tức giận đến thân thể run rẩy, hung hăng tát một cái lên mặt của Trữ Nhược Tử, nàng cảm thấy tức giận vì em gái bất thành khí của mình.Trữ Vũ Hân bị tát lên gương mặt nhỏ nhắn của Trữ Nhược Tử thì trên mặt của Trữ Nhược Tử hiện ra năm ngón tay đỏ hồng.Trữ Vũ Hân nhìn thấy năm dấu ngón tay đỏ bừng trên mặt em của mình, vô cùng đau lòng, nàng thoáng cái ôm lấy thân thể mềm mại của Trữ Nhược Tử và khóc lóc nói:- Thực xin lỗi thực xin lỗi là chị không tốt, là chị không tốt mà!Hai mắt của Trữ Nhược Tử rưng rưng, nàng ôm Trữ Vũ Hân thập phần thành thục an ủi:- Chị không sai, là chúng ta quá vô liêm sỉ.

Chị yên tâm, Nhược Tử nhất định sẽ hảo hảo bảo hộ chị, dù sao chúng ta là người thân nhất trên đời.

Chị yên tâm đi, Nhược Tử sẽ là đệ nhất loli đáng yêu nhất thiên hạ, thân là tiểu loli mà Nhạc Trọng yêu thích nhất định sẽ không tổn thương Nhược Tử đáng yêu.Trữ Vũ Hân ôm chặc lấy Trữ Nhược Tử, nói:- Không, Nhược Tử vốn nên để chị bảo hộ, chị nhất định sẽ không cho ai làm tổn thương tới em cả!- Chị sẽ bảo vệ em cho dù phải giao ra bất kỳ thứ gì, chị sẽ bảo vệ em!Trữ Vũ Hân ôm lấy thân nhân duy nhất của mình, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định.Trữ Nhược Tử cũng không nói gì, hai đại tiểu mỹ nữ chỉ lặng lẽ ôm lấy nhau, một cổ cảm giác ấm áp tràn ngập giữ hai người.- Này Nhược Tử, em vừa rồi gọi Nhạc Trọng là đại ca ca, có phải quá buồn nôn không?- Ôi chao!

Không có nam nhân nào ưa thích bộ dáng như chị đâu!Trữ Vũ Hân vẻ mặt mê hoặc:- Ân?

Là như thế nào?- Chị quá chăm chỉ học tập, thế cho nên đến bây giờ cũng không có nói chuyện yêu đương, thật sự là thật đáng buồn!Trữ Vũ Hân cầm lấy gương mặt của Trữ Nhược Tử không ngừng xoa nắn, nói:- Thối tiểu quỷ, là em thành thục quá sớm!Trữ Nhược Tử phát ra âm thanh như đang rên rĩ.- Chị không nên làm hư gương mặt đáng yêu đệ nhất thiên hạ của Nhược Tử nha!- Em từ chỗ nào mà biết những thứ loạn thất bát tao này vậy?- Đương nhiên là manga ~ trở về em đưa vài quyển manga tình yêu cho chị xem, như vậy chị sẽ hiểu được loại sinh vật nam nhân là cái dạng gì, hì hì...Không có vẻ giả bộ đáng yêu trước mặt của Nhạc Trọng, Trữ Nhược Tử ở trước mặt chị của mình liền biểu lộ gương mặt chân thật của mình, mang trên mặt vẻ tươi cười hạnh phúc.

Trải qua rất nhiều trắc trở cho nên Trữ Nhược Tử đã biết rõ, có thể sống cùng thân nhân của mình trên đời cũng đã là hạnh phúc lớn nhất.Ngày hôm sau, sáng sớm, Nhạc Trọng vẫn còn đang ngủ say, chợt có âm thanh tiểu hài tử ghé vào tai của hắn nói nhỏ.

Chương 469: Xuất phát.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Ca...

Ca rời giường... , nếu ca ca không rời giường, em sẽ nhắc chăn lên đấy!Lúc bên tai của Nhạc Trọng truyền ra âm thanh run rẩy không rõ ràng của tiểu hài tử, hắn chậm rãi mở to mắt, nhìn thấy Trữ Vũ Hân mặc tất chân trắng, áo sơ mi trắng, váy vàng nhạt, gương mặt ửng đỏ đứng bên người.- Quả nhiên...

Quả nhiên, không nên như vậy...

Không được đâu ca...

Ca, anh là gia hỏa hentai mà!Trữ Vũ Hân nhìn thấy Nhạc Trọng vừa mới mở hai mắt ra, cưỡng chê tâm tư thẹn thùng muốn chạy trốn của mình, cúi đầu hôn lên môi của Nhạc Trọng.Sau khi hôn xong, Trữ Vũ Hân chợt chấn kinh như con nai con nhảy loạn, gương mặt vô cùng buồn bực, nàng nhìn qua Nhạc Trọng cảm thấy thẹn cho chỉnh sửa bởi kktruyen.com nên nói ra:- Như vậy...

Anh cũng nên thỏa mãn rồi!

Ca...

Ca!

Rời giường!Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Vũ Hân vốn lãnh diễm bây giờ có chút ngẩn ngơ như trong manga vậy, gắt gao nhìn chằm chằm vào Trữ Vũ Hân không bỏ.

Hắn có chút không quen, mà Trữ Vũ Hân cảm thấy thẹn vì hành vi của mình, có một cổ cảm giác đáng yêu.- Nếu không...

Rời giường, sẽ...

Muộn... !

Ca... .

Ca!Trữ Vũ Hân bị Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào thì cảm thấy thẹn vì hành vi của mình, nàng cảm thấy chóng mặt vì những lời như thế này.- Ha ha ha ha!Trữ Nhược Tử vừa vừa bước vào trong phòng ngủ của Nhạc Trọng thì nhìn thấy hành vi thẹn thùng của chị mình, nhịn không được ôm bụng phát ra tiếng cười.- Hư mất! ! !Trữ Vũ Hân bị Trữ Nhược Tử cười thì ý nghĩ cảm thấy chóng mặt, trực tiếp lao ra khỏi phòng ngủ của Nhạc Trọng.Trữ Nhược Tử nhìn qua Trữ Vũ Hân trong phòng ngủ của Nhạc Trọng thì yêu kiều mỉm cười thật tươi, thoáng cái nhảy đến bên người của Nhạc Trọng và hôn lên gương mặt của Nhạc Trọng một cái, cười tủm tỉm nói ra:- Đại ca ca, buổi sáng tốt lành!Nhạc Trọng sờ sờ đầu nhỏ của Trữ Nhược Tử và nói:- Chào buổi sáng!

Em đi ra ngoài trước đi!

Anh phải thay quần áo!Đôi mắt tinh linh của Trữ Nhược Tử tinhxoay động, nhìn qua Nhạc Trọng ngòn ngọt cười nói:- Em không có ngại mà!

Đại ca ca thay quần áo trước mặt của em cũng không có vấn đề gì đâu.Nhạc Trọng sờ lên đầu nhỏ của Trữ Nhược Tử và nói:- Không quan tâm.- Stop!Trữ Nhược Tử hai tay che đầu, đáng yêu nhìn qua Nhạc Trọng và nhanh chóng chạy ra khỏi phòng.- Ca ca!

Lúc này anh điu tới thành phố Quý Trữ, xin cho em đi cùn đấy!Ở trên bàn cơm sáng, Trữ Vũ Hân nhìn qua Nhạc Trọng trịnh trọng nói ra.Trữ Vũ Hân là nữ hài thông minh, nàng thập phần tinh tường bản thân mình trước đó không có tiếp xúc gì với Nhạc Trọng cả.

Chỉ có tiếp xúc thời gian dài, trải qua đủ loại mưa gió thì quan hệ song phương mới trở nên thân mật hơn trước, nếu nàng chỉ có thể dùng mỹ mạo của mình nhận được sủng ái nhất thời của Nhạc Trọng mà thôi, không cách nào thực sự trở thành người trọng yếu của Nhạc Trọng.Chỉ có như Minh Giai Giai tùy tùng với Nhạc Trọng từ núi thây biển máu đi ra ngoai mới được, khi đó mới được xem là người trọng yếu nhất của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Vũ Hân và chậm rãi hỏi:- Lúc này đi tới thành phố Quý Trữ, không biết sẽ gặp chuyện gì!

Trên đường đi sẽ có nguy hiểm trùng trùng điệp điệp!

Tôi không cách nào cam đoan an toàn của cô được!

Cô xác định sẽ đi cùng tôi tới thành phố Quý Trữ?Trữ Vũ Hân nhìn qua Nhạc Trọng kiên định nói ra:- Tôi đi sẽ đi cùng anh tơiis thành phố Quý Trữ!

Tôi biết tiếng Anh, tiếng Thái, tiếng Việt, tiếng Malaysia, tiếng Nhật.

Đồng thời tôi còn có học Karate, Taekwondo, một ít tiểu tặc không phải đối thủ của tôi.

Tôi có thể tự bảo vệ mình.Trữ Vũ Hân trước tận thế là con gái của một chủ tịch tập đoàn, mà đối tác mậu dịch chủ yếu của tập đoàn chính là các nước Đông Nam Á.

Trữ Vũ Hân chính là người được bồi dưỡng trở thành người kế nhiệm chủ tịch, cho nên học được bốn thứ tiếng, hơn nữa học tập qua Taekwondo, Karate là võ thuật phòng thân, cũng xem như thành viên tinh anh.Nhạc Trọng cẩn thận nhìn Trữ Vũ Hân và nói:- Tốt! !

Tôi mang anh đi!Trữ Vũ Hân buông lỏng một hơi:- Cảm ơn!

Ca ca!Trữ Nhược Tử cũng ôm cánh tay của Nhạc Trọng và làm nũng nói:- Đại ca ca! !

Em cũng muốn đi! !

Em cũng muốn đi! !

Mang em đi được không?Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Nhược Tử và nghiêm mặt nói:- Không được em không thể đi!

Làm nũng cũng không có dùng được!

Lại hồ đồ thì anh sẽ đánh mông nhỏ đấy!Trữ Nhược Tử là tiểu loli đán yêu, không cẩn thận là chết cóng.

Nhạc Trọng tự nhiên không thể mang nàng chạy loạn được.Trừ phi là Diêu Diêu, Minh Giai Giai là tiểu loli tiến hóa, Nhạc Trọng mới dám mang theo nàng đi chinh chiến các nơi!Gương mặt nhỏ nhắn của Trữ Nhược Tử phồng lên, hờn dỗi trừng Nhạc Trọng và không hề làm nũng:- Quỷ hẹp hòi!

Không để ý tới anh!Tô Tuyết Linh muốn nói cái gì đó, nhưng mà do dự một chút cuối cùng không có nói cái gì.

Tuy nàng thập phần xinh đẹp, tuy nhiên chưa từng học qua phòng thân cái gì đó, cho dù đi theo Nhạc Trọng cũng chỉ là vướng víu.

Vừa nghĩ tới từ nơi này đi tới thành phố Quý Dương tới mấy trăm cây số thì không có lên tiếng.Trong tận thế đoạn đường mấy trăm cây số là quá mức xa xôi, ở trên đường có đủ loại biến dị thú không biết tên, thi đàn khổng lồ.

Nếu như gặp được đàn thú biến dị thì có khả năng toàn quân bị diệt.Trong văn phòng chính phủ Thành phố Lũng Hãi.Trì Dương nhìn qua cao tần của thành phố Lũng Hãi chậm rãi nói:- Có tin tức của Nhạc Trọng! !

Từ radio của Quảng Tây bên kia radio có tin tức truyền tới Nhạc Trọng còn sống!- Nhạc đội còn sống!

Quá tốt!- Quả nhiên! !

Nhạc đội quả nhiên còn sống!

Tôi biết ngai anh ta không chết mà!"..."

Trong phòng hội nghị bộc phát âm thanh hoan hô cực lớn, cũng bởi vì Nhạc Trọng rời đi những mạch nước ngầm gần như tan thành mây khói.

Có ít người lòng mang lòng dạ không tốt cũng nhao nhao nghiền nát suy nghĩ trong lòng của mình.Lộ Văn nhịn không được hỏi:- Nhạc Trọng bây giờ đang ở đâu?Ngồi ở Lộ Văn bên người Quách Vũ cũng nhịn không được nữa hướng về Trì Dương phương hướng nhìn sang.Trì Dương bất động thanh sắc nói ra:- Nhạc Trọng hiện tại đang ở biên cảnh huyện Thiên Tân.

Anh ta dẫn theo người đánh hạ huyện Thiên Tân, hơn nữa thành lập một căn cứ sáu vạn người sống sót!- Không hổ là Nhạc đội! !

Thật sự là quá lợi hại!Đại cẩu tử chậm rãi cảm thán một câu.- Đúng vậy!

Vẫn là Nhạc đội lợi hại!Trần Diễm vẻ mặt vui mừng nói ra."..."

Cao tầng thành phố Lũng Hãi bên này nhao nhao cảm thán nói ra.Tại căn cứ thành phố Lũng Hãi, đã sản xuất súng ống đạn dược hoàn thiện rồi, tuy nhiên không cách nào sản xuất ra đạn pháo, xe tăng, máy bay những vũ khí tiên tiến, nhưng mà không cần buồn vì đạn dược nữa.

Dươi tình huống như vậy Nhạc Trọng rời đi bọn họ chỉ mới thu phục hai thị trấn, thu nạp hơn bốn ngàn người sống sót, so sánh với chiến tích của Nhạc Trọng thì ít tới đáng thương.Trên thực tế chuyện này có liên quan tới hành vi và tính cách của thủ lĩnh thế lực.

Nhạc Trọng chinh là người thiên hướng tấn công, ưa thích khai thác tiến thủ.

Chương 470: Xuất phát. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMà Trì Dương thì có tính cách trầm ổn, hết thảy cầu ổn, tuyệt không liều lĩnh.Trì Dương tọa trấn thành phố Lũng Hãi thì hắn cũng trở thành kẻ thống trị danh xứng kỳ thực của thành phố Lũng Hãi, bởi vậy hắn cũng nhận trói buộc nhất định, vì cầu ổn, thành phố Lũng Hãi khuếch trương mới chậm chạp như vậy.

Nhưng mà chính bởi vì Trì Dương làm việc rất ổn, tuy với tư cách thủ lĩnh Nhạc Trọng biến mất không thấy gì nữa, cả thành phố Lũng Hãi cũng không xảy ra loạn gì lớn, không có những thế hệ dã tâm đầu cơ trục lợi.Trì Dương nhìn qua mọi người hung quanh và ra lệnh:- Tôi tuyên bố, kể từ bây giờ mục tiêu thành phố kế tiếp, sau khi thời tiết ấm lên, lập tức tiến quân sang hướng tây nam, đả thông con đường giữa chúng ta và Nhạc Trọng!

Tất cả mọi người sẽ cố gắng vì mục tiêu này!- Vâng!Cao tầng thành phố Lũng Hãi đều nhịp, tràn ngập tinh thần đáp.

Nhưng tâm tư áp trên đầu của bọn họ bị hành tung của Nhạc Trọng giải quyết, trong lòng của bọn họ cũng cẩn thận hơn.Cao tầng thành phố Lũng Hãi sau khi rời khỏi phòng hội nghị, Trì Dương mới đi đến trước một cửa sổ hướng tây nam nhìn qua.

Ở hướng đó có song thân mà hắn nhớ thương, còn có mối tình đầu khó quên của hắn.

Nhưng mà hắn chỉ có thể ở lại nơi này, không cách nào khởi hành đi tìm bọn họ.- Nhạc Trọng!

Bọn họ xin nhờ anh vậy!Trì Dương nhìn qua bão tuyết không ngừng bên ngoài thì nói thầm.Huyện Thiên Tân gió tuyết mạnh cũng dừng lại, bầu trời nóng ráo sáng sủa.Bầu trời trong xanh, một chiếc xe quân dụng, sáu chiếc xe súng máy, bốn chiếc xe vận tải lớn, một chiếc chiến xa bộ binh, hai chiếc xe vại dầu cấu thành đoàn chạy ra ngoài huyện Thiên Tân, chạy ra xa xa.Nhạc Trọng lúc này đi xa mang theo Minh Giai Giai, Trịnh Minh Hòa, Trữ Vũ Hân, La Xích Phong, Bạch Tiểu Thắng các cao thủ.

Ô Ấn, Vệ Trữ Quốc những người này ở lại trong huyện Thiên Tân, huyện Kinh Tây chủ trì phòng ngụ và huấn luyện của hai huyện này.Nhạc Trọng mang người đi không nhiều, chỉ có ba mươi bảy người.

Cho dù ba mươi bảy người này chết cũng không ảnh hưởng tới thực lực chỉnh thể của huyện Thiên Tân, huyện Kinh Tây.Thời điểm khí hậu thay đổi, mang theo đại bộ đội tiến quân, quả thực chính là muốn chết, một cơn bão tuyết có lẽ cũng đủ giết đại quân, tiểu bộ đội thì linh hoạt hơn, hơn nữa người đi đều là cao thủ, không có ảnh hưởng quá nhiều.Bạch Tiểu Thắng nhàm chán ngáp một cái.- Thật nhàm chán! !

Không có xảy ra chuyện gì kích thích sao?Trịnh Minh Hòa trừng Bạch Tiểu Thắng và lạnh lùng nói:- Bạch trung đội trưởng!

Thỉnh yên tĩnh.

Chúng ta là lính trinh sát!

Âm thanh quá lớn sẽ bại lộ chính mình!Trịnh Minh Hòa đối với Bạch Tiểu Thắng không có chút hảo cảm.

Lúc trước Nhạc Trọng mang binh tiến công huyện Thiên Tân thì Bạch Tiểu Thắng với tư cách một trong các vương bài của Bối Minh Dương lại không phát huy chút tác dụng gì, bởi vì Bạch Tiểu Thắng tính cách lỗ mãng, Nhạc Trọng đánh tới nơi thì Bạch Tiểu Thắng còn đang nằm ngủ say đấy.Bạch Tiểu Thắng tự phụ cười cười, vỗ vỗ vai của Trịnh Minh Hòa nói:- Lão Trịnh! !

Không cần lo lắng! !

Cho dù bạo lộ cũng không có vấn đề gì!

Tôi sẽ tiêu diệt những tên đáng thương phát hiện ra chúng ta!

Anh cứ yên tâm đi.Trịnh Minh Hòa mặt tối sầm nói:- Trên chiến trường, anh phải gọi tôi là đại đội trưởng!Bạch Tiểu Thắng lỗ mảng cười cười, không đếm xỉa tới nói:- Biết rõ!

Đại đội trưởng! !

Đại đội trưởng, tính tình cũ kỹ như vậy sao?

Đợi thời điểm quay về huyện Thiên Tân thì tôi sẽ giới thiệu vài em gái cho anh quen!

Chúng ta cùng chơi 6P nhé!

Ha ha!Trịnh Minh Hòa mặt tối sầm, không muốn cùng Bạch Tiểu Thắng tiếp tục đáp lời, hắn tiềm hành đi về phía trước..- Lão Trịnh!

Tôi giới thiệu em gái thì anh cứ yên tâm!

Tuyệt đối là em gái trong các em gái!

Không có một người nào kém cả.Bạch Tiểu Thắng giống như khối kẹo da trâu, thoáng cái lẩm bẩm nói.Thời điểm Trịnh Minh Hòa sắp bộc phát thì đột nhiên truyền ra âm thanh quát lên.- Câm miệng!Trịnh Minh Hòa biến sắc, hắn giống như mũi tên lao thẳng tới phía trước.Bạch Tiểu Thắng hai mắt ngưng tụ, dưới chân điểm một cái và thân thể lao thẳng qua phía trước, chỉ trong mười phút ngắn ngủi thì phát sau mà đến trước, vượt qua Trịnh Minh Hòa vô thanh vô tức nhảy tới biên giới chiên trường.Trong nội tâm Trịnh Minh Hòa khẽ chấn động, vô thanh vô tức nhìn qua bên người Bạch Tiểu Thắng:- Thật nhanh!

Đệ nhất cao thủ của huyện Thiên Tân lúc trước quả nhiên danh bất hư truyền.Chỉ thấy trời đông tuyết trắng băng giá, hai đám người đang bắn giết lẫn nhau.

Một đám nhập người ăn mặc lòe loẹt đủ loại màu sắc, một đám người khác thì mặc quần áo xám đen và đeo mũ đen.Những người mặc trang phục đủ loại màu sắc thì tay cầm súng ống, những người mặc quần áo xám đen phần lớn cầm vũ khí lạnh.Song phương chiến đấu vô cùng kịch liệt và bên phương mặc quần áo xám đen liên tục bại lui ra phía sau, không ngừng triệt thoái nhanh chón, đồng thời cũng không ít nữ nhân mặc váy, tiểu hài tử bị bỏ lại, bị những phần tử vũ trang quần áo lòe loẹt bắt giữ.

Những phần tử vũ trang kia sau khi cướp được phụ nữ và trẻ em thì chợt phát ra tiếng cười chói tai, đem những nữ nhân và trẻ em dùng dây thừng trói lại, tiếp tục tiến công truy kích đám người mặc quần áo xám đen kia.Trịnh Minh Hòa nhìn qua Bạch Tiểu Thắng ra lệnh:- Anh giám thị ở nơi này!

Tôi đi báo thủ lĩnh!- Không cần báo cáo thủ lĩnh!

Những con cá tạp này tôi thừa sức giải quyết!Bạch Tiểu Thắng nhìn qua đám phần tử vũ trang, khóe miệng nhảy lên, lộ ra một nụ cười tà dị, hai tay của hắn cầm lấy hai thanh dao găm dài ngắn màu xanh, chân của hắn điểm một cái, giống như quỷ mỵ lao thẳng xuống phía dưới.- Hỗn đản này!Trịnh Minh Hòa nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng lao xuống thì nhịn không được mắng một câu.

Hắn ghét nhất là loại người trên chiến trường không nghe chỉ huy này.- Nhưng mà thật nhanh!Trịnh Minh Hòa nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng trong mười hô hấp đã vượt qua phạm x em -tạ.i k kt,ru-y en . c o-m vi ba trăm mét nhảy vào trong đám người, trong nội tâm không khỏi hơi khẽ chấn động, hiểu được tốc độ đáng sợ của Bạch Tiểu Thắng.Đột nhiên Bạch Tiểu Thắng nhảy vào trong đám phần tử vũ trang kia, hắn giống như quỷ mỵ dùng hai cái dao găm dài ngắn chớp động liên tục.Yết hầu, trái tim của những tên phần tử vũ trang này xuất hiện lỗ máu, máu tươi phún dũng ra ngoài, té trên mặt đất.Ba mươi giây!Bạch Tiểu Thắng đột nhập vào trong đám phần tử vũ trang và chỉ dùng ba mươi giây đã tiêu diệt mười chín tên phần tử vũ trang và chừa lại ba tên người sống.

Ba tên phần tử vũ trang còn lại sợ chết, vứt bỏ vũ khí, hai tay giơ lên cao, s㠢ị Bạch Tiểu Thắng một chiêu giết chết.Trịnh Minh Hòa nhìn Bạch Tiểu Thắng thì dị quang trong mắt lóe lên, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ:- Quả nhiên đủ mạnh!Nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng thi triển tốc độ như quỷ mị kia, Trịnh Minh Hòa cũng tự nhận không phải đối thủ của Bạch Tiểu Thắng, nếu không có hơn trăm tên phần tử vũ trang cầm vũ khí bao trùm, nếu không chiến sĩ bình thường không cách gì làm được tốc độ của Bạch Tiểu Thắng.

Chương 471: Thông Thiên thần giáo.Chỉnh sửa : kktruyen.comBạch Tiểu Thắng chính là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, đồng thời hắn có được cấp độ cường hóa 46, một khi tốc độ của hắn bộc phát toàn bộ, thậm chí còn vượt qua xa Nhạc Trọng.

Bởi vì dựa vào tốc độ khủng khiếp này, hắn mới trở thành đệ nhất cao thủ danh xứng với thực ở huyện Thiên Tân.Trịnh Minh Hòa nhìn qua Bạch Tiểu Thắng, trong nội tâm hiện ra vẻ khác thường:- Chỉ sợ thủ lĩnh lo lắng bọn người Ô Ấn không ép được Bạch Tiểu Thắng, mới mang theo hắn đi ra ngoài.Trịnh Minh Hòa suy đoán là sự thật, Nhạc Trọng đúng là không thể để cho cao thủ mạnh như Bạch Tiểu Thắng ở lại huyện Thiên Tân, huyện Kinh Tây để phá vỡ sự ổn định của hai nơi này.Nếu như Nhạc Trọng rời đi thì Bối Minh Dương và Bạch Tiểu Thắng cùng gây phản loạn, nếu như tìm đúng thời cơ thì có thể nhân lúc Nhạc Trọng thống soái đoàn xe rời khỏi huyện Thiên Tân, dẫn đầu đại bộ phận tùy tùng đi giúp Bối Minh Dương.Một phương diện Nhạc Trọng đem nhân tố không ổn định ra khỏi huyện Thiên Tân cùng huyện Kinh Tây, một mặt khác là muốn hoàn toàn thu phục tâm của cao thủ như thế này.Nếu người như Bối Minh Dương cúi đầu trước binh uy của Nhạc Trọng thì Bạch Tiểu Thắng phải thần phục trước thực lực của Nhạc Trọng.Không lâu về sau Nhạc Trọng liền dẫn người rời khỏi nơi này.Nhạc Trọng lúc này nhìn hiện trường thi thể đầy đất, nhướng mày nói:- Người sống đâu rồi?- Thủ lĩnh!

Người sống ở chỗ này!Bạch Tiểu Thắng đá ba tên tù binh, đi tới trước người của Nhạc Trọng.Bạch Tiểu Thắng vừa định rời đi thì nhìn thấy Trữ Vũ Hân và Minh Giai Giai một thân trang phục quân nhân đứng bên cạnh Nhạc Trọng, nghẹn ngào khen:- Tốt cho tiếu nữ khí khái bừng bừng, tốt cho một tiểu loli suất khí! !

Thủ lĩnh, đem con tiểu loli này tặng cho tôi nhé?

Tôi nguyện ý dùng mười mỹ nhân trao đổi với ngài!- Câm miệng!Nhạc Trọng hai mắt phát lạnh, thờ tay như thiểm điện chộp vào cổ của Bạch Tiểu Thắng.Bạch Tiểu Thắng chính là người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, hắn trang bị toàn bộ đều là trang bị gia tốc, Nhạc Trọng vừa mới khẽ động thì hắn liền sinh ra phản ứng, thân hình của hắn hơi nghiêng qua một bên, trong mắt phát lạnh, muốn phản kích Nhạc Trọng.Đúng lúc này hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, phát động Khủng Cụ Thuật, một đạo sóng tinh thần khủng bố trong mắt của hắn truyền vào trong thức hải của Bạch Tiểu Thắng.Chém ngang lưng lăng trì, dầu tạc, đứt ruột, chém đầu, trong một chớp mắt Bạch Tiểu Thắng giống như trải qua tra tấn mười năm vậy, cơ hồ khiến tinh thần của hắn sụp đổ.- Ảo thuật!Tuy Bạch Tiểu Thắng lỗ mảng, nhưng mà hắn là cường giả thân kinh bách chiến, hắn trước khi tinh thần sụp đổ rốt cục miễn cưỡng đạt được một tia thanh minh, hắn hung hăng khẽ cắn bờ môi, đem bờ môi cắn nát, máu tươi chảy ra ngoài, bằng vào đau đớn chân thật kia mới miễn cưỡng giãy dụa ra khỏi ảo giác.Bạch Tiểu Thắng vừa mới từ trong ảo giác giãy dụa ra ngoài, liền phát hiện cổ của hắn đã bị tay phải như kìm sắt của Nhạc Trọng bắt lấy.

Cường độ thân thể của Bạch Tiểu Thắng chỉ hơi mạnh hơn người thường một chút, chỉ cần Nhạc Trọng dùng sức thì yết hầu của hắn sẽ nát.Hai mắt của Nhạc Trọng lạnh như băng không có một tia ấm áp, giống như đâm thẳng vào tâm linh của Bạch Tiểu Thắng:- Loại vui đùa này tôi không muốn nghe nữa!

Nếu như còn có lần nữa thì Bạch Tiểu Thắng anh đừng trách tôi không khách khí!Bạch Tiểu Thắng giống như đối mặt với con hung thú tràn ngập sát cơ ở khoảng cách gần, hắn thập phần gian nan ứng một tiếng.- Tôi biết rõ!Tinh thần lực của Nhạc Trọng đã cao tới 165 điểm, tương đương gấp mười sáu lần rưỡi người thường, dưới Khủng Cụ Thuật uy áp tinh thần khổng lồ này, đủ để cho người tiến hóa tinh thần kém phát triển như Bạch Tiểu Thắng bị lâm vào ảo cảnh một hai giây, trong tranh chấp của cao thủ thì một hai giây đã đủ trí mạng rồi.Nhạc Trọng nhẹ buông tay, buông cổ của Bạch Tiểu Thắng ra, sau đó vỗ vỗ vai của Bạch Tiểu Thắng thản nhiên nói:- Tốt rồi!

Anh ưa thích bản lĩnh thì chỉ cần anh có bản lĩnh, thế giới này mỹ nữ còn nhiều, rất nhiều.

NHưng mà tôi không hy vọng anh vì mỹ nữ mà làm chậm trễ chuyện của tôi.

Nếu là như vậy, tôi sẽ đích thân đưa anh xuống địa ngục.Mồ hôi lạnh trên lưng Bạch Tiểu Thắng chảy ròng, thoáng cái thành thực hơn.- Tôi biết rõ!Bạch Tiểu Thắng thân là người tiến hóa, chiến lực vô song.

Hắn cũng tràn ngập tự tin cùng tự phụ, thập phần xem thường người bình thường.

Cho dù là Bối Minh Dương trong lòng của hắn vẫn xem thường, lúc này mới làm việc lỗ mãng bại hoại, phần lớn thời gian đều chơi đùa với mỹ nhân.Bối Minh Dương muốn nhờ sức chiến đấu cường đai của Bạch Tiểu Thắng cho nên mới dễ dàng tha thứ cho Bạch Tiểu Thắng lỗ mảng bại hoại.

Nhưng mà hắn không ngờ rằng Bạch Tiểu Thắng vào lúc mấu chốt như xe tuột xích, làm cho huyện Thiên Tân thua đơn giản như vậy.Huyện Thiên Tân mất đi, Bạch Tiểu Thắng cũng không thèm để ý chút nào, hắn tự tin dùng thực lực của hắn cho dù đổi ông chủ mới thì ông chủ cũng không thể bỏ hắn được, bởi vậy đối mặt với Nhạc Trọng hắn không có cung kính chút nào.

Hiện tại hắn bị Nhạc Trọng thu thập một phen, thế mới biết ông chủ mới rất đáng sợ, một khi hắn có dị động, chỉ sợ đầu của hắn bị ông chủ ngắt xuống làm bóng mà đá.Trịnh Minh Hòa nhìn qua Nhạc Trọng một kích là có thể đánh bại Bạch Tiểu Thắng, trong nội tâm tràn ngập xem t,ạ i ,k kt ru yen .com kinh hãi cùng ính sợ:- Thủ lĩnh quả nhiên thâm bất khả trắc!

Quá cường đại!- Thật đáng sợ!

Trong tay của Bạch Tiểu Thắng còn có một tuyệt chiêu!

Thủ lĩnh đúng là quá đáng sợ."..."

Nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng tự phụ bướng bỉnh ở trước mặt của Nhạc Trọng lại khuất phục, những tùy tùng đi theo Nhạc Trọng rời khỏi huyện Thiên Tân trong nội tâm cảm thấy khiếp sợ.

Bọn họ cũng đều biết Nhạc Trọng rất mạnh, nhưng mà mạnh tới mức nào thì không rõ ràng.

Nhìn thấy đệ nhất cao thủ của huyện Thiên Tân Bạch Tiểu Thắng ngày xưa thua trong tay của Nhạc Trọng thì bọn họ mới biết Nhạc Trọng mạnh tới mức nào.Nhạc Trọng đi tới trước mặt ba tên tù binh, nói::- Các người là ai?- Phi!Trong mắt một tên tù binh hiện ra nét cừu hận, nhổ ra một miếng nước bọt.Phanh một tiếng vang thật lớn, Nhạc Trọng trực tiếp móc gai độc ra bắn đầu của tên này, đầu của tên tù binh nổ tung như dưa hấu, máu và óc bắn ra tung tóe, tho thể không đầu vô lực té trên mặt đất.Nhìn thấy Nhạc Trọng thập phần hung ác quyết đoán chém giết tù binh, trong nội tâm Bạch Tiểu Thắng cũng có chút phát lạnh, may mắn chính mình cũng không có phản kháng, nếu không đầu của hắn bị bắn nát rồi.- Các người là ai?Nhạc Trọng đem gai độc chỉ vào đầu của tên tù binh khác, hai mắt lạnh như băng hỏi.- Tôi nói !

Tôi nói! !

Đừng giết tôi! !

Tôi cái gì cũng nói!Tên tù binh bị dọa tiểu ra quần, hắn khóc lớn và cầu khẩn, lúc này trả lời vấn đề của Nhạc Trọng:- Tôi là giáo đồ Thông Thiên thần giáo Lỗ Trữ Thủy! !

Chúng tôi lần này tới đây là phụng lệnh của Trịnh Khâu Trịnh đàn chủ đi săn những miêu man này.

Mang bọn họ là tế phẩm hiến cho giáo chủ.

Chương 472: Thông Thiên thần giáo. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMột tên tù binh nhìn qua phía Lỗ Trữ Thủy chửi ầm lên nói:- Lỗ Trữ Thủy!

Mày là phản đồ!

Mày lại bán đứng thần giáo, mày nhất định chết không yên lành, sau khi chết cũng rơi vào địa ngục, trọn đời không được siêu sinh! !Nhạc Trọng khẽ chau mày, nhìn qua tên tù binh gian ngoan mất linh kia, đem một thanh Phảng Chế Đường Đao ném cho Lỗ Trữ Thủy:- Chém đầu của hắn xuống!

Anh có thể sống sót!- Đi chết!Lỗ Trữ Thủy tiếp nhận thanh Phảng Chế Đường Đao thì trong nội tâm giãy dụa hồi lâu, chợt vẻ mặt vặn vẹo, nổi giận gầm lên một tiếng, một đao chém đầu của tên đồng bạn của mình, sau đó quỳ gối trước người của Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Lỗ Trữ Thủy nguyện ý ra sức cho đại nhân, kính xin đại nhân thu lưu.Nhạc Trọng nhìn Lỗ Trữ Thủy và trực tiếp ra lệnh:- Tôi là Nhạc Trọng.

Trước mắt anh là người của tôi, đem những gì anh biết về Thông Thiên thần giáo nói toàn bộ đi!- Vâng!

Nhạc Trọng đại nhân!Lỗ Trữ Thủy cắn răng một cái, đem toàn bộ tình báo của Thông Thiên thần giáo nói rõ cho Nhạc Trọng, hắn đã hoàn toàn bán đứng chủ tử, nhìn qua Nhạc Trọng.Thông Thiên thần giáo chính là một giáo pháo do tên Lệnh Hồ Tương Như sáng lập.

Mà Lệnh Hồ Tương Như lai lịch thế nào Lỗ Trữ Thủy cũng không biết.

Hắn chỉ biết Lệnh Hồ Tương Như có được phật quang hiện ra sau lưng, đao thương bất nhập, nói là có ba loại dị năng.Bằng vào ba loại dị năng này, Lệnh Hồ Tương Như tham khảo Cơ đốc giáo, Phật giáo, Đạo giáo ba loại giáo điển, tổ chức thành một giáo phái, hắn tự nhận giáo chủ, được xưng là sứ đồ của thần, thay mặt thần linh đi lại trên thê gian, cứu vớt thế gian.

Thờ phụng hắn thì sau khi chết sẽ được đi tới thần quốc cực lạc, linh hồn bất hủ.

Mà chửi bởi hắn là địch nhân sẽ rơi vào địa ngục, trọn đời không được siêu sinh.Trong tận thế này, đối với mọi người không có nơi ký thác tinh thần thì tà giáo như vậy quá dễ phát triển.

Lệnh Hồ Tương Như vừa thành lập Thông Thiên thần giáo thì lập tức hấp dẫn người sống sót bốn phía gia nhập vào, làm cho Thông Thiên thần giáo trở thành một giáo phái có hơn tám ngàn giáo đồ.

Đáng sợ nhất là trong tám ngàn giáo đồ đó có ba ngàn giáo đồ cuốn tín, vì giáo chủ thì những giáo đồ cuồng tín đó có thể bán mạng của mình.Trong tận thế này, lực lượng của tín ngưỡng cũng là một loại lực lượng cực kỳ đáng sợ.

Đặc biệt là khi tận thế vừa bắt đầu thì âm thanh xưng là thần kia đã chứng minh thế giới có thần tồn tại, làm cho lý trí của nhiều người sụp đổ mà gia nhập vào Thông Thiên thần giáo.Lỗ Trữ Thủy cho giáo đồ đi săn Miêu tộc, mười chín người có mười ba người là cuồng tín đồ.

Lỗ Trữ Thủy là một người thanh tỉnh.

Tuy hắn gia nhập vào trong Thông Thiên thần giáo tà giáo, nhưng mà vì sống sót thì hắn cũng chỉ có thể trở thành giáo đồ và ra sức hiệu lực mà thôi.Trong mắt Lỗ Trữ Thủy hiện ra thần sắc đáng sợ, nói:- Trong Thông Thiên thần giáo trừ giáo chủ Lệnh Hồ Tương Như thực lực thâm bất khả trắc ra.

Ở trong giáo có tám trưởng lão, bảy mươi hai hộ pháp, một trăm lẻ tám đàn chủ.

Mỗi người đều là người cường hóa cao cấp, thực lực phi thường đáng sợ!Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Thông Thiên thần giáo có bao nhiêu súng ống?

Bao nhiêu vũ khí hạng nặng?Lỗ Trữ Thủy suy nghĩ một hồi mới lên tiếng:- Trong Thông Thiên thần giáo thì súng ống không nhiều lắm, đại khái chỉ có hai ba trăm khẩu súng trường.

Vũ khí hạng nặng tôi chưa từng gặp qua!

Có lẽ không có bao lâu.Nhạc Trọng khẽ gật đầu, quay đầu nhìn qua đám nam tử trung niên kia:- Các người là ai?- Tôi tên là Ô Sơn Nham!

Trại chủ Cửu Động Trại.

Bọn họ là người dân tộc Miêu.

Những người này công kích chúng tôi, chẳng những cướp đi lương thực của chúng tôi, còn đem nữ nhân và hài tử của chúng tôi cướp đi!

Những tên này là súc sinh!Ô Sơn Nham nhìn qua Lỗ Trữ Thủy đang đứng bên kia, trong mắt hiện ra thần sức cừu hận lớn tiếng nói.- Các người có thể đi!Nhạc Trọng nghe Ô Sơn Nham nói vậy thì suy tư một hồi, vung tay lên, những người dân tộc Miêu này không ngừng thu thập súng ống lại.

Thả những nữ nhân và hài tử này về với người thân của mình.Bạch Tiểu Thắng đi lên cười lỗ mãng đề nghị.- Thủ lĩnh! !

Chúng ta đi diệt Thông Thiên thần giáo nhé?

Cái Thông Thiên thần giáo có hơn tám nghìn giáo đồ, từ tỉ lệ mà nhìn thì có hơn mười mỹ nữ?

Mỹ nữ xinh đẹp sẽ là của ngài, thưởng cho tôi vài người là được rồi!Bạch Tiểu Thắng thực lực cường hoành, nhưng mà lực thống trị của hắn không có, một lòng nhào vào trên người của mỹ nữ, lúc này mới bị Bối Minh Dương dễ dàng mời chào, trở thành tay chân cao cấp của Bối Minh Dương.

Hiện tại chuyển đổi ông chủ, Bạch Tiểu Thắng cũng không đổi tính ưa thích nữ nhân của hắn.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Không được!

Thông Thiên thần giáo kia có tới tám ngàn giáo đồ!

Muốn tiêu diệt bọn chúng cần lãng phí quá nhiều thời gian!

Chúng ta bây giờ không có thời gian lãng phí trên đám người này.

Thượng Luân, cải biến lộ tuyến hành quân của chúng ta!Cho dù Thông Thiên thần giáo có tám ngàn giáo đồ cũng không lọt vào mắt của Nhạc Trọng.

Không có pháo, vũ khí hạng nặng các loại, Nhạc Trọng đoán chừng cho năm chiếc xe tăng cộng thêm một doanh là có thể tiêu diệt hoàn toàn.Nếu không phải khí hậu hiện giờ dị thường, đại quân hành động gian nan, Nhạc Trọng cũng không triệu tập người tiêu diệt giáo phái này!Thượng Luân trầm giọng ứng một câu:- Vâng!

Thủ lĩnh!Chiến sĩ trong đoàn xe đoạt lấy vũ khí và đồ ăn của đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo không còn, chợt chuẩn bị rời khỏi nơi này.Ô Sơn Nham thấy thế sắc mặt biến hóa mấy lần, hắn nhìn qua Nhạc Trọng mặc quân trang, đi tới trước người của Nhạc Trọng và quỳ xuống đau khổ cầu khẩn.- Trưởng quan! !

Van cầu ngài cứu lấy Bạch Chước Tộc chúng tôi!

Tôi quỳ lại ngài !

Những súc sinh này bắt lấy người Bạch Chước Tộc nhập muốn tiến hành huyêt tế chúng tôi!

Tộc nhân của tôi đã bị bắt hơn ba mươi người, nếu như ngài không cứu bọn họ, bọn họ sẽ chết trong tay của đám súc sinh này!Nhạc do,w n load eb oo-k mớ.i n hất tạ i, ,kkt r-uy e n-.-com Trọng lãnh đạm nói:- Hết sức xin lỗi!

Tôi hiện giờ không có thời gian!

Nếu như những người này bắt lấy người của Bạch Chước Tộc thì các người nên đi cứu bọn họ đi.Nhạc Trọng lúc này một lòng muốn chạy tới thành phố Quý Trữ, không quan tâm tới đám người Thông Thiên thần giáo làm gì.Trong tận thế này, khắp nơi đều có thể nhìn thấy người đáng thương.

Nếu như Nhạc Trọng muốn đi lấy công đạo cho những người đáng thương này, chỉ sợ cho dù hắn tới chết cũng không có khả năng lấy công đạo cho toàn bộ.

Hơn nữa Ô Sơn Nham và hắn không quen biết gì cả, hắn cũng không vì một đám người không quen mà làm lỡ việc của mình.Toàn thân của Ô Sơn Nham lạnh như băng, với chút người của hắn muốn đi cứu người trong Thông Thiên thần giáo, chỉ sợ bản thân mình cũng lọt vào trong đó.

Hiện tại cũng chỉ có nam tử trước mặt này mới có năng lực cứu người của hắn.

Nhưng hiển nhiên không có khả năng hứng thú làm chuyện này.

Chương 473: Mễ thụ (Cây gạo).Chỉnh sửa : kktruyen.comÔ Sơn Nham cắn răng một cái trầm giọng nói:- Trưởng quan! !

Nếu ngài có thể cứu người của Bạch Chước Tộc.

Tộc chúng tôi nguyện ra sức khuyển mã cho ngài.

Hơn nữa tộc chúng tôi tặng chí bảo cây gạo cho chúng tôi!Hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, trực tiếp hỏi:- Cây gạo!

Đó là cái gì?Ô Sơn Nham đem bí mật lớn nhất nói cho Nhạc Trọng:- Cây gạo, là cây gạo có thể sinh trưởng!

Trong Cửu Động Trại chúng tôi có mười cây gạo sống được, mỗi một cây gạo này sinh trưởng ra mấy trăm ký cạo.

Người của chúng tôi dựa vào cây gạo này mà sống sót được.Trong tận thế này, lương thực còn quý hơn cả vàng đấy.

Lương thực trước tận thế cơ bản không thể sinh trưởng được, chỉ có một số nhỏ hạt giống biến dị mới có thể sinh trưởng trong đất.Bởi vì trụ cột nông nghiệp trước tận thế đã đổ nát, hệ thống nông nghiệp mới chưa hình thành.

Nếu thật sự như lời của Ô Sơn Nham mời cây gạo này vô cùng trân quý, mấy cây gạo này có khả năng hình thành hệ thống nông nghiệp mới.

Nếu thật là như vậy, mười mấy cây gạo này có thể tạo ra mấy ngàn tấn lương thực.Nhạc Trọng hai mắt như đao, trực tiếp đâm vào trong lòng của Ô Sơn Nham và có chút hưng phấn nói:- Anh nói là thật?

Nếu như anh nói là thật!

Tôi có thể cứu tộc nhân của anh về, chẳng qua nếu anh lừa gạt tôi!

Anh và tộc của anh phải trả cái giá đau đớn.NHếu như Nhạc Trọng thật có thể lấy được thực vật biến dị, như vậy hắn có thể giao trồng nhiều cây gạo, vấn đề lương thực làm phiền hắn cũng được giải quyết.Ô Sơn Nham vẻ mặt kiên nghị thề thốt, nói:- Chắc chắn 100%!

Nếu như tôi nói dối một câu sẽ chết dưới họng súng của ngài.Nhạc Trọng nhìn Ô Sơn Nham và khóe miệng nhếch lên, nói:- Rất tốt!

Mang Lỗ Trữ Thủy tới!Đào Mộc Trấn chính là một trấn nhỏ, trong trấn có mấy tòa cao ốc bách hóa thì không còn kiến trúc cao nào khác.Trong lối vào của Đào Mộc Trấn, một tên mặc vài bộ quần áo, mặt bị đông cứng và đỏ bừng, trên lưng cầm một thanh Đại Khảm Đao mắng to:- Loại thời tiết này còn phải ra ngoài làm nhiệm vụ!

Thực con mẹ nó phiền toái!Một tên cũng phủ vài bộ quần áo, tướng mạo anh tuấn tuổi chừng hai mươi hai mốt tuổi trực tiếp quát lớn:- Triệu Lâm!

Chịu khổ là phúc!

Hiện tại chúng ta vì thần giáo ăn chút đau khổ, tương lai tiến vào thần quốc sẽ được ban phúc!

Đây chính là Trịnh đàn chủ ban ân phúc cho chúng ta đấy- Đứng, tôi biết rồi!Triệu Lâm biểu hiện không ngớt, sau lưng lại âm thầm oán thầm nói:- Đúng là thằng ngu!

Đã là sinh viên đấy!

Xem ra đầu óc bị hư mất rồi, không ngờ bị cái tà giáo rách rưới náy tẩy não thành công, thật sự là ngu xuẩn!Triệu Lâm nhìn qua một tên nam tử dùng chăn phủ kín thân thể, nói:- Lão Vương! !

Lý Thắng, Chu Hú, bọn họ không phải bắt được một đám heo chứ?

Nghe nói đám kia thịt heo bên trong có vài tiểu loli dáng người không tệ!

Chúng ta đi chơi một chút nhé?Lão Vương lắc đầu:- Những tiểu loli này phải hiến cho đàn chủ, hộ pháp, trưởng lão, giáo chủ!

Nếu chúng ta tùy tiện lộn xộn chỉ sợ lập tức phải rơi vào địa ngục.Triệu Lâm tiếp tục giựt giây nói:- Tôi biết rõ!

Nhưng mà trừ những tiểu loli ra, những nữ nhân khác thì không nhất định!

Chúng ta tìm vài cô nàng chơi đùa vài năm, cho dù cấp trên biết rõ cũng không nói gì.Lão Vương nghe vậy cũng phải động tâm, bây giờ trong bầu, nếu ôm vài nữ nhân trẻ tuổi thì có thể hưởng dụng, hắn không dám động vào những nữ nhân xinh đẹp của cao tầng, nhưng mà những nữ nhân khác thì không có vấn đề.Tên nam tử kia nhíu mày, lớn tiếng quát lớn:- Các người đang suy nghĩ gì?

Những kẻ đó chính là thịt heo, tà ma! !

Nếu như các người giao hợp với heo, tà ma thì các ngươi sẽ nhiễm tà khí và sa đọa.

Cuối cùng sẽ rơi vào địa ngục!Triệu Lâm cùng lão Vương liếc nhau, đều cảm thấy nam tử cuồng tín trước mặt là người không nói lý.- Triệu Lâm!

Mở cửa!Đúng lúc này ở cửa trấn có âm thanh kêu réo.Triệu Lâm ở bên ngoài nhìn qua cửa trấn, nhìn thấy Lỗ Trữ Thủy mang theo mấy người đi tới cửa trấn.- Mẹ kiếp!

Là hàng cao cấp!Triệu Lâm vừa nhìn thấy Lỗ Trữ Thủy thì nhìn thấy Lỗ Trữ Thủy bên cạnh có Trữ Vũ Hân đang đứng thì hoàn toàn bị mê hoặc, nữ nhân xinh đẹp có khí chấ lại có tới hai người.Triệu Lâm mở cửa trấn ra thì nhìn thấy đám người Lỗ Trữ Thủy, hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào Trữ Vũ Hân nước miếng chảy ra.- Lão Lỗ!

Anh tìm ở đâu ra mặt hàng cao cấp như vậy!

Anh lúc này phát đạt rồi.

Nếu đem nàng dâng lên, nêu giáo chủ cao hứng thì chức đàn chủ chạy không khỏi rồi.Tên cuồng tín Hứa Hằng đi tới, nghĩa chính ngôn từ chỉ trích nói:- Triệu Lâm, anh không nên chửi bới giáo chủ!

Trong Thông Thiên thần giáo lên chức phải xem ai cung kính, ai cống hiến càng lớn cho thánh giáo!

Cũng không phải là bởi vì sắc đẹp! !

Anh còn chửi bới giáo chủ nhân vậy, coi chừng tôi đi tới chỗ Trịnh đàn chủ tố cáo anh!Hứa Hằng răn dạy Triệu Lâm một chút, lại nhìn qua Nhạc Trọng, Bạch Tiểu Thắng, Thượng Luân, Minh Giai Giai, Trữ Vũ Hân năm người theo sau Lỗ Trữ Thủy thì trong mắt hiện ra nét nghi hoặc nên chất vấn:- Lỗ Trữ Thủy!

Tại sao chỉ có anh trở về!

Đám người kia đâu cả rồi?

Những kẻ nào là thế nào?Lỗ Trữ Thủy nghiêm sắc mặt, chửi ầm lên nói:- Hứa Hằng!

Con mẹ mày là đồ chó má gì!

Có tư cách gì chất vấn lão tử!

Lão tử đi theo giáo chủ nam chinh bắc chiến mày còn chưa gia nhập giáo đấy!

Hơn nữa tao là giáo đồ cao cấp, mày chỉ là giáo đồ sơ cấp!

Mày dĩ hạ phạm thượng, muốn vào địa ngục sao?Hứa Hằng khẽ cắn bờ x-em .t ạ i kk tru y-en. co,m môi cúi đầu nói xin lỗi:- Thực xin lỗi!Lỗ Trữ Thủy hừ một tiếng, bộ dáng kiêu căng nói ra.- Tao và đám người Trương Phi gặp chuyện.

Trong quá trình tìm chỉ bắt được đám heo rơi này!

Hiện tại dẫn mày dẫn tao đi gặp Lý Thắng!- Vâng!Hứa Hằng ứng một tiếng, mang theo Lỗ Trữ Thủy đi vào trong trấn nhỏ.Trên đường đi, Minh Giai Giai cầm lấy bàn tay lớn của Nhạc Trọng và âm thầm đi tới một góc tối.Nhạc Trọng đã từ trong miệng của Lỗ Trữ Thủy biết được, Đào Mộc Trấn này chỉ là một cứ điểm tiền tiêu của Thông Thiên thần giáo.

Trong cứ điểm này có hơn ba trăm giáo đồ, những giáo đồ này chuyên môn trấn thủ Đào Mộc Trấn, lại tấn công khắp bốn phía, bắt lấy người sống sót lả tả chung quanh Đào Mộc Trấn.

Ở gần Đào Mộc Trấn có vài cái trại nhỏ, giáo đồ Đào Mộc Trấn chuyên môn đi ra ngoài bắc người Miêu.Trên đường đi Minh Giai Giai chỉ điểm cho nên Nhạc Trọng cũng đã biết rõ ở trong góc tối có trạm gác ngầm, một khi có bạo loạn thì sẽ bị trạm gác ngầm tiêu diệt ngay.Được Hứa Hằng dẫn dắt, Nhạc Trọng lúc này đi tới một tòa biệt thự mang phương vị nước Pháp.Trong đại sảnh biệt thự có hai mươi bốn tên nam tử ở các nơi, mỗi một gã nam tử trên người có khí tức bưu hãn, bọn họ sử dụng súng trường chung quanh, Phảng Chế Đường Đao.

Chương 474: Trưởng lão thần giáo.Chỉnh sửa : kktruyen.comHai mươi bốn tên nam tử này hoặc đang chơi bài, hoặc là đang hút thuốc lá, hoặc là uống rượu, mỗi người có phương thức buông lỏng của mình, ngồi ở một góc đại sảnh, bốn nam nhân đang chơi nữ nhân, trực tiếp trình diễn màn vật lộn tại chỗ.

Cả trong biệt thự có bộ dáng chướng khí mù mịt.Trong hai mươi bốn giáo đồ cao cấp của Thông Thiên thần giáo thì mỗi người đều trải qua nhiều chiến đấu, vô cùng hung hãn.Một tên nam tử trung niên đầy râu ria một miệng răng vàng ngẩng đầu nhìn qua Lỗ Trữ Thủy liếc, nhếch miệng cười nói:- Lỗ Trữ Thủy, mày vận khí không tệ a!

Không ngờ bắt được cô nàng này!

Đến lúc đó mày phát đạt đừng quên huynh đệ là được!Một gã nam tử nhìn Trữ Vũ Hân cùng Minh Giai Giai hai nữ thì dâm quang hiện ra trong mắt, nói:- Không tệ! !

Một lớn một nhỏ đều là cực phẩm!

Lần này giáo chủ tuyệt đối sẽ trọng thưởng cho mày!Một tên giáo đồ đi tới bên cạnh Lỗ Trữ Thủy, Nhạc Trọng, nhướng mày quát lớn:- Lỗ Trữ Thủy!

Mày sao không hiểu quy củ vậy!

Nữ nhân cũng thôi đi!

Ba con thịt heo này phải đưa vào chuồng heo, mang tới nơi này làm cái gì?Nhạc Trọng nhìn qua hai mươi bốn tên giáo đồ cao cấp, lạnh lùng ra lệnh:- Lưu năm người sống, còn lại giết chết!Nhận được lệnh của Nhạc Trọng, Thượng Luân tiện tay một trảo khóa yết hầu của một tên cuồng tín đồ Hứa Hằng, hai tay dùng sức bóp một cái, trực tiếp bóp vỡ yết hầu của Hứa Hằng.Hàn quang trong mắt Bạch Tiểu Thắng lóe lên, hắn rút ám ma đao ra và bước lên trước một bước, liền đột nhập vào trong đám người, ám ma đao trong tay của hắn không ngừng huy động, năm đầu người bay lên trời, trong thời gian một giây chém chết năm tên giáo đồ cao cấp.Minh Giai Giai phát động năng lực của hắn, năm con ảnh lang hiện ra sau lưng năm tên giáo đồ, một ngụm cắn đứt đầu của năm tên giáo đồ.Thượng Luân bước lên trước nhanh như mũi tên, đột nhập vào trong đám người.

Hắn tinh thông các chỗ hiểm, hai tay như đao tinh chuẩn bổ vào trên người, trên cổ, trực tiếp bổ ngất những giáo đồ này.Bạch Tiểu Thắng hóa thân thành quỷ đoạt mệnh, mang theo nụ cười lỗ mãng, điên cuồng chém giết những giáo đồ cao cấp.

Những giáo đồ cao cấp này cũng bị hắn chém chết.Không tới năm giây ngắn ngủi, trong đại sảnh biệt thự cũng chỉ còn lại Nhạc Trọng và tù binh mà Nhạc Trọng cần, cũng có sáu nữ nhân đang bị chà đạp.Sau đó Bạch Tiểu Thắng nhìn qua sáu nữ nhân bị chà đạp cười nói:- Các tiểu thư!

Phát ra tiếng hét chói tai đi!

Nếu không cho dù tôi thương hoa tiếc ngọc cũng phải chém chết các cô thôi!Nghe được Bạch Tiểu Thắng uy hiếp, trong mát sáu nữ nhân này hiện ra thần sắc sợ hãi, nhao nhao che miệng mình, không dám kêu to.- Thật đáng sợ!Trữ Vũ Hân nhìn qua biệt thự đầy máu tươi, sắc mặt tái nhợt, gần như muốn buồn nôn.

Tuy nàng đã nhìn thấy không ít chém giết trong tận thế, nhưng mà ở khoảng cách gần như vậy, thi thể bị chia năm xẻ bảy thì vô cùng đáng sợ.

Một màn huyết tinh khủng bố này thì bụng cồn cào, cảm thấy rất đáng sợ.Nhạc Trọng nhìn Trữ Vũ Hân và trầm giọng nói:- Ở thế giới bên ngoài!

Người thắng làm vua kẻ bại chết!

Nếu cô muốn sống được tốt trong tận thế này, nhất định phải tiếp nhận sự thật tàn khốc và có dũng khí mới được.Trong nội tâm nữ nhân còn có một phần thiện lương, đại bộ phận các nàng đều mềm yếu, bởi vậy cũng không thích hợp chiến tranh trong chiến trường tàn khốc này.Đương nhiên cũng không phải toàn bộ nữ nhân đều như thế, trong quân của Nhạc Trọng cũng có không ít nữ binh, những nữ binh kia đều là người sống sót từ Thái Lan theo Nhạc Trọng quay về, những nữ binh kia trải qua chuyện ở Thái Lan cho nên trong nội tâm có ngọn lửa báo thù thế giới.

Trong huấn luyện còn khắc khổ hơn cả nam nhân, trong chiến đấu hung hãn như hổ cái.

Cũng là đao nhọn trong tay của Nhạc Trọng.Sắc mặt Trữ Vũ Hân tái nhợt đứng bên người của Nhạc Trọng không nhúc nhích, nhìn qua Minh Giai Giai vô cùng kiên định nói ra:- Tôi biết rõ! !

Tôi sẽ có dũng khí tiếp nhận sự thật.Lỗ Trữ Thủy nhìn qua dám giáo đồ cao cấp trong vòng năm giây bị tiêu diệt gần hết, trong nội tâm phát lạnh:- Thật sự là quá hung hãn!Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng ra lệnh:- Bạch Tiểu Thắng!

Đi giết sạch địch nhân trong biệt thự!Trong biệt thự này biến thành như vậy, đối với Bạch Tiểu Thắng có được siêu tốc độ mà nói thập phần có lợi.

Hắn có thể phát huy uy thế khủng bố của mình, tướng địch bị chém giết dễ dàng.Thân hình Bạch Tiểu Thắng lóe lên xông vào trong các biệt thự.- Vâng!

Thủ lĩnh! !

Đến lúc đó nhớ cho tôi vài mỹ nữ đấy.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào gã tù binh, trực tiếp làm cho hắn tỉnh lại, nói:- Các người bắt được những người sống sót thì giam ở đâu?Tên tù binh thập phần cường ngạnh nói:- Tao X con mẹ mày!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Lỗ Trữ Thủy ra lệnh:- Chém!Lỗ Trữ Thủy không chút do dự đem Phảng Chế Đường Đao dùng sức chém ra một đao, trực tiếp chém đầu của tên tù binh này, máu tươi bắn lên trời, đầu của tên này lăn qua một tên tù binh khác.Nhìn thấy đầu của tên tù binh này, thân thể giáo đồ run rẩy, lui ra phía sau một bươc, trong mắt chớp động thần sắc sợ hãi.Thân thể ba tên giáo đồ run rẩy.Nhạc Trọng chọn ra một ên tù binh đơn giản:- Người sống sót các người nhốt ở nơi nào?Tên tù binh kia run rẩy ương ngạnh nói:- Mày là đồ ác ma, sau khi chết nhất định sẽ bị đưa xuống A Tỳ địa ngục...Nhạc Trọng phất phất tay, Lỗ Trữ Thủy không chút do dự dùng đao chém đầu của tên này xuống, máu tươi văng khắp nơi.Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua ba tên tù binh còn lại nói:- Người Miêu tộc các người nhốt ở đâu?- Tôi nói! !

Tôi cái gì cũng nói! !

Bọn họ bị nhốt trong tầng hầm ngầm.Tên tù binh sụp đổ, lớn tiếng kêu khóc lên.Nhạc Trọng đem một thanh Phảng Chế Đường Đao ném qua tên tù binh lạnh lùng nói:- Coi như mày thức thời!

Chém hai tên kia đi!

Mày có thể sống sót.Tên tù binh kia cầm Phảng Chế Đường Đao do dự một hồi, một đao trực tiếp chém qua giáo hữu của mình, trực tiếp chặt bỏ đầu của tên này.

Hắn một đao kia chặt đứt liên quan giữa hắn và Thông Thiên thần giáo.Trong mắt tên tù binh cuối cùng lớn tiếng nói, lớn tiếng thét to:- Đừng giết tôi! !

Tôi đầu hàng! !

Tôi cái gì cũng nói! !

Tôi cái gì cũng nói!- Ngưu trưởng lão giá lâm!

Tất cả giáo đồ dùng tốc độ nhanh nhất ra cửa Đào Mộc Trấn quỳ xuống nghênh đón."..."

Đột nhiên lúc này âm thanh trong Đào Mộc Trấn quanh quẩn.Nghe được tiếng kêu to này, sắc mặt Lỗ Trữ Thủy đại d o wn,l,oa,d.

-e book m ới- nhất tạ.i k kt-ru y en.,co m biến, có chút thất kinh lẩm bẩm nói:- Ngưu trưởng lão! !

Lần này xong rồi!

Không ngờ hắn lại tới?

Tại sao hắn đi tới nơi này?Tên giáo đồ phản bội Thông Thiên thần giáo sắc mặt vô cùng tái nhợt, lẩm bẩm nói:- Ngưu trưởng lão hắn tói sao?

Lần này tôi chắc chắn chết rồi!Sắc mặt tên còn lại vô cùng hoảng sợ lớn tiếng nói ra:- Ha ha! !

Những phản đồ các người thế nào?

Hiện tại các người thả ra, đem hai nữ tử đi lên, tôi có thể ở trước mặt tên Ngưu trưởng lão nói tốt với các người!

Nếu không Ngưu trưởng lão vừa đến, các người chết không có chỗ chôn.

Chương 475: Tống Diệu Y.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Mày nói nhảm nhiều quá!Trên mặt Minh Giai Giai hiện ra thần sắc lạnh giá, ý niệm của nàng khẽ động, một đầu ảnh lang từ trong bóng dáng của tên tù binh nhảy ra cắn vào cổ của hắn, đem cổ tên tù binh cắn đứt.Nhạc Trọng nhìn qua Lỗ Trữ Thủy hỏi:- Ngưu trưởng lão lai lịch thế nào!

Anh sợ hãi hay sao?Lỗ Trữ Thủy vẻ mặt tái nhợt nói ra:- Ngưu trưởng lão tên thật là Ngưu Tinh Hà!

Thực lực của hắn ở trong bát đại trưởng lão của Thông Thiên thần giáo cũng xếp thứ hai.

Dưới trướng của hắn có sáu tên hộ pháp, mười ba tên đàn chủ.

Đồng thời còn có ba trăm thân vệ.

Ngưu Tinh Hà gần đây hung bạo, sau khi hắn bắt được địch nhân sẽ sử dụng thủ đoạn cực hình tàn khốc.

Nghe nói số người bị hắn hành hạ chết cũng vượt qua bốn trăm người.Nhạc Trọng khẽ chau mày:- Ba trăm tên đội thân vệ!

Đúng là có chút khó giải quyết.Lực lượng của ba trăm tên thân vệ không nhỏ, hơn nữa Nhạc Trọng cũng không biết sức chiến đấu của những thân vệ này như thế nào.

Ba trăm thân vệ này đều là cao thủ, cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng xem như được coi trọng.Lỗ Trữ Thủy vẻ mặt kinh hoảng nói:- Làm sao bây giờ?

Thủ lĩnh?

Nếu không chúng ta trốn trước đi!Lỗ Trữ Thủy thập phần sợ hãi rơi vào trong tay của Ngưu Tinh Hà, đến lúc đó phản đồ như hắn rất thảm.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Vội cái gì!

Có tôi đây!Lỗ Trữ Thủy lúc này mới câm miệng không nói, trong mắt của hắn vẫn bất an như cũ!Đúng lúc này Bạch Tiểu Thắng mang theo hơn trăm người sống sót đi tới biệt thự, nhìn qua Nhạc Trọng hưng phấn nói ra:- Thủ lĩnh! !

Tìm được! !

Lúc này mỹ nữ không ít, thưởng cho tôi mấy người!Nhạc Trọng nhìn chăm chú qua đám người sống sót còn lại, chỉ thấy những người sống sót có sáu mươi nữ nhân, hơn bốn mươi nam nhân.

Ở đằng kia hơn sáu mươi nữ nhân xác thực có mấy mỹ nữ.Trong đó một nữ nhân Miêu tộc chừng mười sáu mười bảy tuổi.

Da thịt của nàng như tuyết, mắt ngọc mày ngài, môi anh đào phấn hồng, mặt trái xoan, ngũ quan tinh mỹ tuyệt luân, dáng người thập phần đầy đặn gợi cảm, lại xinh xắn lanh lợi, một đôi mắt to tròn đầy nét sợ hãi nhìn quanh, giống như con nai nhỏ bị khiếp đảm làm sợ hãi.Khí chất của nữ nhân này không thua gì Trữ Vũ Hân, chính là mỹ nữ đỉnh cấp khó gặp.Nhạc Trọng ra lệnh:- Chuẩn bị chiến tranh!

Thượng Luân, anh mang mấy món vũ khí đưa cho nam nhân!

Lại bảo bọn họ chuẩn bị chiến đấu.Bạch Tiểu Thắng ánh mắt ngưng tụ, nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Có địch nhân giết qua sao?- Ân!

Bạch Tiểu Thắng, anh đi cùng tôi nhìn đám địch nhân.

Thượng Luân, nơi này giao cho anh và bạch cốt.Nhạc Trọng nhàn nhạt nói một câu.Hư không lóe lên, bạch cốt liền từ trong hư không đi ra ngoài, đứng trong đại sảnh.- Ngưu trưởng lão thần công cái thế!

Thiên hạ vô địch!

Thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!- Ngưu trưởng lão thần công cái thế!

Thiên hạ vô địch!

Thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!"..."

Nương theo đó là âm thanh cao cao, lúc này tuyết hai bên đường của Đào Mộc Trấn còn chưa tan hoàn toàn, đám người kia đang quỳ nghênh đón.Một cái áo bông, tướng mạo có chút hung ác dữ tợn, dang người nam tử khôi ngô ngồi trên một tấm thảm, trong ngực ôm hai gã thiếu nữ kiều mị.Trên loan giá có bốn nữ nhân dáng người cao gầy diễm lệ, qua thập phần làm dáng.

Hiển nhiên là mỹ nữ người cường hóa mặc áo da.Chung quanh loan giá có ba trăm nam nhân đang vây quanh hộ vệ, sau tận thế cơ hồ không có nhà máy quần áo.

Ngưu Tinh Hà cũng chỉ có thể đủ tìm một đám công nhân phục chế lại quần áo của quân đội mà thôi.Ba trăm người mặc đồng phục màu xanh có khí thế hung mãnh.Tên nam tử ngồi trên loan giá ôm hai mỹ nữ chính là Thông Thiên thần giáo bat đại trưởng lão Ngưu Tinh Hà.Trốn ở một góc, Bạch Tiểu Thắng nhìn qua Ngưu Tinh Hà khoe khoang vô cùng, nhịn không được nhỏ giọng nói:- Oa!

Cảm giác giống như xuất hành trong mấy phim cổ trang! !

Chẳng lẽ hắn không có cảm giác thẹn sao?- Cảm thấy thẹn?

Chỉ sợ hắn đang sảng khoái đấy!

Cái này gọi là phái đoàn lãnh đạo đấy.Nhạc Trọng nhìn qua bộ dáng như trò hề của Ngưu Tinh Hà, không biết tại sao giống như một phái đoàn lãnh đạo, xe cảnh sát mở đường, thanh lý đường đi.Xem ra Ngưu Tinh Hà này là một người thích phô trương.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ, dứt bỏ tạp niệm, gắt gao nhìn thẳng vào bát đại trưởng lão Ngưu Tinh Hà trên loan giá, chỉ cần giết được thắng này là xong.

Giết được Ngưu Tinh Hà thì nơi này sẽ rơi vào trạng thái quần long vô thủ, giết người cũng dễ dàng hơn.Mi tâm của Minh Giai Giai nhảy lên, đem môi anh đào ghé vào tai của Nhạc Trọng nhẹ nhàng nói ra:- Có do.wn l o a d PR.C m,ớ.i -n hất- tạ.i kk-tru-y en.c.om người tới, Số lượng còn không ít!"

Trong nội tâm Nhạc Trọng hơi động một chút, không có động thủ ám sát Ngưu Tinh Hà.Thời điểm đội ngũ của Ngưu Tinh Hà đi qua một ngõ hẻm nhỏ, đột nhiên lúc này trong từng gian phòng có từng khẩu súng trường hiện ra, điên cuồng bắn thẳng vào đội ngũ này.Dưới viên đạn dày đặc oanh kích, trong chớp mắt có ba mươi tên hộ vệ của Ngưu Tinh Hà té xuống đất.- Thích khách! !

Có thích khách!Một gã hộ pháp rống lớn lên, đồng thời giơ súng bắn vào một gian phòng.Nương theo đó là hai tiếng súng vang, hỏa lực trong gian phòng tịt ngòi.

Tên hộ pháp kia có năng lực thao tác súng ống, hắn đã tăng lên ba cấp, trong một trăm mét thì dù nhanh như S2 cũng bị hắn bắn nát đầu như thường.Trong nháy mắt nghe được tiếng súng, các giáo đồ của Thông Thiên thần giáo đều đứng lên, nhìn qua nơi bắn súng.Ngưu Tinh Hà nghênh ngang ngồi ở trên loan giá, nhìn qua hướng tập kích bản thân mình.

Trước người của hắn có một hộ pháp, tên hộ pháp kia mở bình chướng không khí, đem viên đạn bắn vào Ngưu Tinh Hà ngăn cách toàn bộ.- Ngưu Tinh Hà!

Mày là đồ cặn bã!

Trước mắt tao sẽ thay trời hành đạo, lấy thủ cấp của mày!

Dùng an ủi oan hồn người vô tội!Đúng lúc này nương theo đó là tiếng nũng nịu, một mỹ nữ đỉnh cấp mái tóc cột hình đuôi ngựa, hai tay đeo vòng bạc, ăn mặc váy dài diễm lệ, xinh đẹp thành thục động lòng người đứng trước cửa sổ, cầm một trường mâu màu đen đâm qua phía Ngưu Tinh Hà.Ngưu Tinh Hà vẻ mặt dữ tợn tiện tay cầm lấy búa lớn hai mét, dữ tợn cười cười, nhảy ra khỏi loan giá:- Quả nhiên là cô!

Tống Diệu Y! !

Thiên đường có lối cô không đi, địa ngục không cửa cô lại xông vào!

Cô giết nhiều hảo huynh đệ của tôi như vậy! !

Trước mắt tôi sẽ bắt giữ cô ở chỗ này, sau đó cho ba trăm huynh đệ luân phiên hiếp cô một lần! !

Sau đó nuôi dưỡng cô như chó! !

Cho cô làm người không được, chỉ có thể làm chó!

Một con chó ngàn người cưỡi, một con chó cái thối tha!Tống Diệu Y giống như tiên tử trong bụi mfu, không mang theo một tia khói lửa nhìn qua vài tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo và đâm tới.Một thương đâm ra nhìn thì không nhanh, trên thực tế nhanh như lôi đình, trong đó ẩn chứa thương thuật huyền ảo.

Hộ pháp Thông Thiên thần giáo hộ vừa muốn phát động bí kỹ năng cản trường thương này, nhưng mà cây thương đã đâm vào trong tim của hắn.

Chương 476: Tống Diệu Y. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTống Diệu Y run tay một cái, tên hộ phap Thông Thiên thần giáo bay ra, đụng vào vách tường.- Giết nàng!- Giết nàng! !

Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch! !"

- Giết nàng! !

Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch! !"

"..."

Một gã thân vệ của Ngưu Tinh Hà nhao nhao rống lớn lên, rút cây đao ra, điên cuồng lao qua phía của Tống Diệu Y.

Ngưu Tinh Hà có ba trăm thân vệ là người cường hóa, bọn họ đại đa số đẳng cấp cường giả chỉ cấp 6, nhưng ma trải qua giáo lý tẩy não đã hung hãn không sợ chết.Trong một cửa sổ có từng khẩu súng trường nhắm vào thân vệ của Ngưu Tinh Hà bắn tới.Nhưng mà mười ba tên đàn chủ dưới trướng của Ngưu Tinh Hà lại dẫn theo người vây quanh đám tập kích, không ngừng tiến công những người tập kích kia.Mười ba tên đàn chủ kia cấp bậc hai mươi mấy, ba mươi mấy, là người cường hóa cao cấp, đồng thời bọn họ chiếm ưu thế nhân số, bọn họ nhanh chóng đoạt lại kiến trúc trong đó.

Cuộc chiến dần bất lợi cho đám thích khách bên này.Tống Diệu Y thương thuật tinh xảo tuyệt luân, giống như một con báo oai hùng không ngừng tả xung hữu đột, những tên hộ vệ của Ngưu Tinh Hà không chống nổi một kích của nàng.Một đám hộ vệ của Ngưu Tinh Hà không ngừng bị Tống Diệu Y giết chết, nhưng mà đám hộ vệ của Ngưu Tinh Hà không sợ sinh tử, trong mắt mang theo vẻ điên cuồng xông qua phía nàng, hoàn toàn là bộ dáng không muốn sống.Hai trăm người điên cuồng cây quanh nghiền ép không gian xê dịch của Tống Diệu Y, nàng bị bức phải dùng toàn lực, không ngừng hao phí đại lượng thể lựa, huyễn hóa ra từng trường thương, đem những hộ vệ của Ngưu Tinh Hà chọc chết.- Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch!Một gã hộ vệ của Ngưu Tinh Hà trong mắt hiện ra thần sắc điên cuồng xông qua phía Tống Diệu Y.

Nhưng mà hắn vừa rống xong đã bị đâm xuyên tim.- Thần tiên hộ thể, thiên hạ vô địch!Tên hộ vệ kia chưa hoàn toàn té xuống đất, đằng sau có hộ vệ xông lêntrong mắt mang theo thần sắc điên cuồng xông qua Tống Diệu Y.- Những giáo đồ tà giáo này quá đáng sợ!Thương ảnh của Tống Diệu Y chớp động, không bao lâu thủ hạ của Ngưu Tinh Hà chết trong tay của nàng chừng bốn mươi bảy người, nhưng mà nàng cũng bị bức tiêu hao một nửa thể lực.

Đối mặt với đám hộ vệ của Ngưu Tinh Hà điên cuồng, trong nội tâm nàng cũng mang theo rung động.Tống Diệu Y thương thuật tinh xảo, nàng muốn dựa vào một thương giết chết Ngưu Tinh Hà, sau đó mang theo tộc nhân của mình truy kích giáo đồ Thông Thiên thần giáo như quần long vô thủ.

Nàng tuyệt đối không nghĩ nói chính mình lại bị hộ vệ của Ngưu Tinh Hà cuốn lấy.

Mà Ngưu Tinh Hà thì lẳng lặng đứng xem, không có ý định giao chiến chính diện với nàng.Nhạc Trọng xem một hồi, trực tiếp ra lệnh:- Bạch Tiểu Thắng!

Anh đi vòng ra sau, giải quyết nổi lo phía sau cho đám thích khách.

Ưu tiên cam đoan chính anh an toàn.- Vâng!

Thủ lĩnh!Thân hình Bạch Tiểu Thắng chớp động, hắn biến mất trong hẻm nhỏ một cách quỷ mị.

Tỏng hẻm nhỏ thế này có rất nhiều nơi mượn lực xê dịch, hắn với tư cách người tiến hóa nhanh nhẹn có thể phát huy sức chiến đấu kinh người.Hơn mười hô hấp sau Bạch Tiểu Thắng cũng đã tới sau lưng giáo đồ Thông Thiên thần giáo.Ở sau lưng Thông Thiên thần giáo đột nhiên có hào quang màu xanh hiện ra, bảy tên giáo chúng của thần giáo trong một giây bị đâm thủng tim.Trong mắt bảy tên này hiện ra thần sắc không thể tin nổi, mất đi lực lượng thi thể còn chưa rơi xuống đất, ánh mắt của bọn họ nhìn thấy đám giáo đồ kia vô thanh vô tức ngã xuống.Bạch Tiểu Thắng tuy lỗ mãn háo sắc, hơn nữa bị Nhạc Trọng khắc chế!

Nhưng mà sức chiến đấu của hắn vô cùng khủng bố, hắn một khi tốc độ cao nhất phát động thì giống như quỷ mị vậy, trong năm giây lặng yên không một tiếng động đâm thủng tim hai mươi mấy tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo.Bạch Tiểu Thắng giống như kẻ săn thú đáng sợ, không ngừng săn giết con mồi trong yên lặng, mười ba tên đàn chủ chuyên tâm tấn công các kiến trúc không có phát hiện ra, mặc cho hắn tàn sát đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo.Một tên đàn chủ Thông Thiên thần giáo mang theo sáu tên chiến sĩ bọc hậu.Đột nhiên lúc này một thanh dao găm đột nhiên đâm vào trái tim của tên đàn chủ Thông Thiên thần giáo, trong mắt của hắn hiện lên ra thần sắc kinh ngạc sau đó ảm đạm vô quang.Một đạo thân ảnh quỷ dị hiện ra, tên đàn chủ và sáu tên chiến sĩ chưa kịp phản ứng thì trái tim bị đâm thủng.Nếu một tên người tiến hóa hệ nhanh nhẹn xuất hiện như kẻ ám sát, vậy thì lực phá hoại rất đáng sợ.

Tên đàn chủ là người cường hóa cấp 35 của Thông Thiên thần giáo chưa kịp phát huy sức chiến đấu gì đã bị chém giết tại chỗ.- Vũ Dương! !

Mang người đi vào!Đúng lúc này ở đằng sau có âm thanh đàn chủ trong bộ đàm vang lên.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua bộ đàm của trên đàn chủ, lẩm bẩm nói:- Xem ra dấu diếm không được bao lâu!

Vậy thì thừa dịp bọn chúng không phát hiện thì cứ giết nhiều vào.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua mục tiêu kế tiếp ở xa xa.Một tên trung niên cạo tóc húi cua, bờ môi có một đạo vết đao nhìn qua rất dữ tợn nói ra:- Vũ Dương bị giết rồi!

Sau lưng chúng ta có địch nhân!

Hơn nữa hẳn là siêu cấp cao thủ, Vũ Dương hẳn là bị ám sát chết.Tên nam tử có vết đao này chính là kẻ đứng đầu đám đàn chủ của Ngưu Tinh Hà tên là Trinh Diệp Dương, hắn là người cường hóa cấp 38, thực lực cực kỳ cường hoành.

Thực lực của hắn thậm chí so không kém gì hộ pháp!

Nhưng mà ở rất nhiều địa phương thực lực mạnh chưa chắc có được địa vị cao.Trinh Diệp Dương trầm giọng ra lệnh:- Lập tức nhắc nhở bọn người Tống Minh Đào, Ngô Vấn chú ý phía sau, bảo bọn họ rút binh phỏng thủ sau lưng!

Chúng ta tiếp tục toàn lực tiến công mấy tòa cao ốc là được!

Bọn họ rất ít người, chỉ cần chúng ta tiêu diệt thích khách ở mấy tòa nhà là có thể tập trung toàn lực diệt bọn chúng.- Vâng!Một gã chiến sĩ đáp.Rất nhanh năm tên đàn chủ tập kết bốn mươi hai tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo thành một đoàn, tiến hành thủ ngự.

Năm tên đàn chủ rất có năng lực, cộng thêm bốn mươi hai tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo yểm hộ giống như con nhím vậy, làm cho Bạch Tiểu Thắng có chút không biết đường nào cả.Bạch Tiểu Thắng tùy ý chống lại một tên đàn chủ, hắn đều có tự tin đem đối phương một đao chém giết.

Nhưng mà dị năng của năm tên cùng tập trung một chỗ, cộng thêm bốn mươi hai tên cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo thì hắn có chút đau đầu.Trừ phi Bạch Tiểu Thắng nguyện ý mạo hiểm liều lĩnh đánh cược một lần, nếu không hắn đúng là không thể nào đánh hạ đội hình như vậy được.- Không được!

Nếu mình không đi thì chỉ sợ mình phải ở lại chỗ này!Tống Diệu Y giết chết tên thân vệ thứ bảy mươi hai của Ngưu Tinh Hà thì nàng đã liên tục thở gấp, trên lưng đổ mồ hôi đầm đìa, thân thể huyết dịch đều sôi trào lên, nàng chỉ cảm thấy trường thương dow n l oa.d eb.ook mớ i- .n hất t,ạ i, .kk t.ru y en.com trong tay càng ngày càng nặng, khó mà cầm lên được.Tống Diệu Y đâm thêm mấy cái, lại chọc chết ba tên thân vệ của Ngưu Tinh Hà thì nàng giẫm chân một cái, chợt nhảy lên cao cao, nhảy lên tòa lầu cao.

Chương 477: Cứu người.Chỉnh sửa : kktruyen.comMột tên hộ pháp miệng méo đứng bên người Ngưu Tinh Hà cười lạnh một tiếng, nói:- Hiện tại muốn chạy trốn!

Muộn rồi!Lúc Tống Diệu Y ở giữa không trung, đột nhiên trong thấy sợi tơ trong suốt ngăn phía trên của nàng, sắc mặt nàng đại biến, huy động trường thương màu đen đâm ra, ý đồ chém đứt những sợi tơ này.- Quấn quanh!Tên hộ pháp miệng méo đứng bên cạnh Ngưu Tinh Hà lúc này cười lạnh lùng, bàn tay lớn hợp lại, dây tơ tằm trong suốt kia lập tức quấn quanh Tống Diệu Y.Tống Diệu Y điên cuồng huy ch ỉ n h, sử a .b ởi, k k.tru yen. com.

động thương ảnh, nhưng mà nàng ở giữa không trung không có cách nào mượn lực, nàng chém đứt hai mươi mấy sợi tơ, chợt bị số còn lại trói lại, quấn quanh đế sít sao, kéo từ giữa không trung xuống, kéo tới trước người của Ngưu Tinh Hà.Ngưu Tinh Hà nhìn thấy Tống Diệu Y bị kéo tới trước mặt thì cười lên sung sướng:- Tiện nhân !

Cô bây giờ nhìn thấy chênh lệch của chúng ta chứ!

Tôi còn không có ra tay thì tiện nhân như cô không chịu được rồi, chỉ bằng chút thực lực của cô còn muốn đấu với Thông Thiên thần giáo sao, quả thực không biết sống chết!Tống Diệu Y răng ngà cắn chặt, lại lớn tiếng nũng nịu nói:- Ngưu Tinh Hà, mày tính toán thơm bơ gì!

Mày chỉ là một đầu súc sinh! !

Thông Thiên thần giáo các người là một đám biến thái!

Có gan thì mày bây giờ giết tao đi! !

Chỉ cần tap còn sống, tuyệt đối không buông tha đám súc sinh bọn mày!Ngưu Tinh Hà nhìn qua Tống Diệu Y, trong mắt hiện ra thần sắc bạo ngược, nói:- Ha ha ha ha!

Tôi sẽ không giết cô đâu!

Sau khi tôi chơi chán sẽ lột hết quần áo của cô, đem cô nhét vào trong trấn này cho tất cả nam nhân chơi cô, sau đó đem cô nuôi như chó! ! !

Tôi xem tôi là súc sinh hay cô là súc sinh đây!Đi theo bên người của Ngưu Tinh Hà chính là hơn trăm tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo cũng trở nên náo loạn, bọn họ giống như dã thú nhìn chằm chằm vào Tống Diệu Y, trong mắt chớp động dâm quang không chút che dấu nhìn qua nàng.

Bọn họ chưa từng chơi đùa mặt hàng cao cấp như thế này a!Ngưu Tinh Hà làm người bạo ngược, nhưng mà hắn không có keo kiệt ban thưởng cho thuộc hạ.

Trải mấy nữ nhân hắn chơi đàu ra, còn lại hắn đều thưởng cho thuộc hạ của mình, đây cũng là thủ đoạn mua chuộc nhân tâm của hắn.Tống Diệu Y nghe Ngưu Tinh Hà nói lời bạo ngược như vậy thì cảm thụ được hơn trăm tên giáo đồ của Thông Thiên thần giáo trong mắt hiện ra dâm quang mạnh mẽ, trong nội tâm rốt cục sinh ra một tia sợ hãi, nàng cũng không có sợ chết, nhưng mà nàng thà chết còn hơn là chịu khuất phục.

Nàng có thể cảm giác được vô số ánh mắt điên cuồng giống như cây đao nhọn đâm vào người của nàng.Trong mắt Tống Diệu Y hiện ra dị quang quật cường nhìn vào mắt Ngưu Tinh Hà:- Cho dù tao chết cũng không khuất phục mày đâu!Ngưu Tinh Hà lộ ra nụ cười dữ tợn và uy hiếp, nói:- Tiện nhân!

Nêu như cô tìm chết thì tôi sẽ giết toàn tộc của cô, tôi tổng cộng bắt được bảy mươi sáu tộc nhân của cô, nếu cô chết thì tôi sẽ mang từng người đi tới trước thi thể của cô, chặt bỏ đầu của chúng, hơn nữa nói cho bọn chúng biết là tiện nhân như cô hại chết bọn họ! !

Hắc hắc! !

Nếu cô chết thì thúc thúc, bá bá kể cả em trai của cô sẽ vì cô mà chết đấy!

Chỉ cần cô sống như chó thì bọn họ sẽ còn sống!Nghe được Ngưu Tinh Hà uy hiếp, trong mắt Tống Diệu Y hiện ra nét sợ hãi, trong bảy mươi sáu người đó co em trai của nàng, nàng tuyệt đối không có khả năng bỏ qua, nàng ý chí kiên cường cũng bị dao động trước uy hiếp của Ngưu Tinh Hà.Ngưu Tinh Hà hai tay vừa phát lực, kéo rách quần áo nửa thân trên của mình ra, mang theo nụ cười bạo ngược đi qua phía Tống Diệu Y:- Ha ha ha! !

Tôi nên chơi cô một lần trước đã!

Hảo hảo hưởng thụ hương vị nữ nhân Miêu tộc, ha ha ha ha...- Trưởng lão! !

Ngài cũng đừng có giết nàng nha!

Chờ chúng tôi chơi xong rồi giết cũng được.- Đúng vậy a!

Trưởng lão!

Đừng có phát nát lỗ của nàng ta đấy!

Đại gia hỏa của tôi phải chơi cái lỗ đó thật sướng mới được.

"..."

Vài tên hộ pháp ồn ào nói ra, ánh mắt của bọn họ nhìn chằm chằm vào người của Tống Diệu Y, giống như muốn nuốt nàng vào bụng vậy.- Đừng tới đây! !

Đừng tới đây!Nhìn thấy Ngưu Tinh Hà không ngừng tới gần, rốt cuộc ánh mắt của Tống Diệu Y hiện ra thần sắc sợ hãi, nàng không ngừng hoạt động thân thể, giãy dụa muốn thoát ra ngoài.

Nhưng mà nàng giãy dụa thế nào thì biên độ cũng không lớn.

Nàng giãy dụa chỉ càng làm cho Ngưu Tinh Hà bạo ngược hơn mà thôi.

- Ha ha!Ngưu Tinh Hà nhìn thấy thân hình tràn ngập mị lực của Tống Diệu Y thì trong mắt hiện ra thần sắc hưng phấn vô tận, loại mỹ nữ đẳng cấp này hắn chưa chơi lần nào cả, hơn nữa sức chiến đấu của nữ nhân này không tầm thường, tính tình có quật cường oai hùng, với hắn mà nói đó là đối tượng hành hạ tốt nhất.Nhìn thấy Ngưu Tinh Hà càng ngày càng tới gần, trong mắt Tống Diệu Y hiện ra thần sắc tuyệt vọng, trong lòng nàng không ngừng hò hét.- Ai đó cứu tôi với!Thời điểm Ngưu Tinh Hà sắp bắt được Tống Diệu Y thì Ngưu Tinh Hà đột nhiên sắc mặt đại biến, điên cuồng nhảy ra phía sau, trong một chớp đã nhảy ra xa hơn năm mét.Một tiếng súng vang lên, một tên giáo đồ đứng bên cạnh Ngưu Tinh Hà trực tiếp bị viên đạn của gai độc bắn trúng, trực tiếp bắn hắn gãy ngang người, chỉ còn lại nửa khúc thân thể trên đang bay lên cao cao.Trong sát na tiếng súng vang lên, bốn đầu ảnh lang vô thanh vô tức hiện ra sau lưng của bốn tên hộ pháp Thông Thiên thần giáo, mở cái miệng đỏ như mau của chúng cắn vào cổ của bọn họ.Bốn tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo có hai tên chưa kịp phản ứng gì đã bị ảnh lang từ sau lưng cắn vào cổ của họ.Hai tên hộ pháp khác có kinh nghiệm chiến đấu phong phú và vô cùng cẩn thận.Trong đó có một tên hộ pháp thấy ảnh lang vừa lao tới gần cổ, sáu chuôi dao găm sắc bén bắn ra ngoài, chém ảnh lang thành mấy mảnhMột tên hộ pháp khác thì đưa tay ra bắt lấy đầu của con ảnh lang, sau đó thập phần thô bạo dùng sức xé một cái, xé thân thể của ảnh lang thành hai nửa, hóa thành tro tàn biến mất trên thế giới.Một viên đạn không có tiêu diệt được Ngưu Tinh Hà, hào quang lóe lên trong tay của Nhạc Trọng, đem một khẩu súng máy hạng nặng qjz8 lấy ra ngoài, ánh mắt của hắn lạnh như băng và điều chỉnh nòng súng, điên cuồng bắn phá vào đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo đang điên cuồng.- Thần Tiên hộ thể...

Một tên giáo đồ của Thông Thiên thần giáo vừa mới lớn tiếng kêu lên thì bị viên đạn súng máy hạng nặng bắn gãy ngang người.- Thần Tiên hộ thể, đao thương bất nhập!Một tên giáo đồ của Thông Thiên thần giáo gào lớn khẩu hiệu và vọt lên vài bước tới chỗ Nhạc Trọng bên này, nhưng mà đạn súng máy bắn vào hông của hắn, trực tiếp bắn hắn thành hai đoạn, máu tươi cùng nội tạng bắn ra tung tóe trên mặt đất.

Hắn nhất thời còn chưa chết được, mà vô cùng thống khổ rên rĩ kêu lớn.

Chương 478: Cứu người. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comViên đạn súng máy có uy lực vô cùng khủng bố, chỉ cần bị bắn trúng thân thể thì nơi đó sẽ nát bấy.

Mà đám giáo đồ của Thông Thiên thần giáo đứng vây quanh trước mặt súng máy hạng nặng thì không khác gì đam heo gà chờ bị mổ thịt, bị bắn thành mảnh vụn và chết rât thê thảm.Khi máu tươi văng tung tóe, tứ chi bay tứ tung và sự thật tàn khốc diễn ra, những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo rốt cuộc tán ra, trừ hơn ba mươi tên giáo đồ cuồng tín đồ ra, giáo đồ còn lại của Thông Thiên thần giáo đều trốn vào góc và thân thể lạnh rung.Nhạc Trọng móc bộ đàm ra và ra lệnh tấn công.- Lập tức phát động tấn công toàn diện!

Tiêu diệt bất luận kẻ nào dám ngăn cản đường của chúng ta!Giấu ở bên ngoài Đào Mộc Trấn, sau khi Trịnh Minh Hòa nhận được mệnh lệnh thì lập tức hạ lệnh toàn quân tấn công vào trong:- Thủ lĩnh đã hạ lệnh!

Tiến công!

Phá hủy tiêu diệt bắt cứ thứ gì ngăn cản đường đi!Dưới sự dẫn dắt của một cổ chiến xa bộ binh, đoàn xe súng máy thì cao thủ của Nhạc Trọng võ trang đầy đủ tiến vào trong Đào Mộc Trấn.Ở trong Đào Mộc Trấn mất đi thi thuật giả, người cường hóa Tống Diệu Y bị treo trên dây đã buông ra, nàng giống như linh miêu màu đen cầm lấy trường thương nhìn qua hướng của Nhạc Trọng, lập tức đuổi theo hai tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo.Tống Diệu Y cũng là nữ nhân thông minh, nàng thập phần tinh tường, nếu như vừa rồi Nhạc Trọng bắn qua phía nàng, nàng tuyệt đối chỉ có con đường chết.

Nhạc Trọng lựa chọn mục tiêu công kích là giáo đồ Thông Thiên thần giáo thì hiển nhiên bọn họ còn có chỗ trống hợp tác với nhau.- Đúng là nữ nhân thông minh.Nhạc Trọng nhìn qua Tống Diệu Y thì trong lòng thầm khen.- Mày là thằng nào?Đúng lúc này trong tai của Nhạc Trọng truyền tới âm thanh bạo ngược và tức giận của Ngưu Tinh Hà.Nhạc Trọng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy sắc mặt của Ngưu Tinh Hà vặn vẹo tức giận nhìn chằm chằm vào mình.Vừa rồi giáo đồ Thông Thiên thần giáo tụ tập thành đoàn bên người của hắn, mà Nhạc Trọng dùng súng máy hạng nặng bắn phá cho nên chết tổn thương thảm trọng, cơ hồ đem thân vệ đội của Ngưu Tinh Hà tiêu diệt đi, làm sao Ngưu Tinh Hà không tức giận cho được cơ chứ.- Quỳ xuống!

Hoặc là đi chết!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Ngưu Tinh Hà và hai mắt ngưng tụ, phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật.Trong một chớp mắt một đạo tinh thần lực cường đại mạnh mẽ của Nhạc Trọng trùng kích vào tinh thần của Ngưu Tinh Hà.Dưới tinh thần lực mạnh mẽ trùng kích, Ngưu Tinh Hà chỉ nhướng mày, chợt lộ ra nụ cười dử tợn:- Người cường hóa tinh thần lực sao?

Hôm nay tao sẽ xé nát thân thể của mày, sau đó ở trước mặt của mày chơi chết đám nữ nhân của mày!Ngưu Tinh Hà cười dữ tợn, dưới chân điểm một cái giống như đạn pháo lao thẳng qua phía của Nhạc Trọng.Dị quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ tăng nhanh cực điểm, giơ gai độc lên bắn vào phía Ngưu Tinh Hà.Đột nhiên Ngưu Tinh Hà lách người, thân thể không ngừng lắc lư, chân đạp bộ pháp kỳ dị không ngừng tới gần chỗ Nhạc Trọng.- Cường giả hệ chiến đấu cận thân sao?

Nhưng mà hắn làm sao có thể chống đỡ được Khủng Cụ Thuật của mình chứ?Trước mặt bộ pháp kỳ diệu, Nhạc Trọng cũng không cách nào hoàn toàn tập trung thân thể của hắn, chỉ theo bản năng bắn năm sáu phát đạn.- Ha ha!

Đi chết đi! !

Cặn bã!Thân thể của Ngưu Tinh Hà nhoáng một cái, thập phần quỷ dị tránh né viên đạn gai độc của Nhạc Trọng và né qua bên phải, mang theo nụ cười dử tợn, trong tay của hắn cầm búa lớn dài hai mét bổ qua phía của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phải tay vừa lộn, Ngạc Nha Cứ Nhận hiện ra trước người và ngăn cản búa lớn bổ xuống..Búa lớn ẩn chứa lực lượng khủng bố bổ vào Ngạc Nha Cứ Nhận của Nhạc Trọng, sức lực khủng bố từ trên búa lớn truyền ra.- Gia hỏa thật mạnh!Song phương lực lượng cao thấp đã phân,Nhạc Trọng bị một kích bổ vào và lui ra năm mét mới có thể hóa giải lực lượng này, tay phải của hắn bị chấn rung lên, nếu không phải cường độ thân thể của hắn đủ mạnh, Ngưu Tinh Hà một kích kia đã đánh nát xương cốt tay phải của hắn rồi.- Ha ha ha!

Đi chết!

Đi chết!

Đi chết!Ngưu Tinh Hà cười to điên cuồng, hắn giẫm bộ pháp kỳ dị lao qua phía của Nhạc Trọng, búa lớn trong tay không ngừng chém qua Nhạc Trọng.Mặc dù Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chèo chống, bị Ngưu Tinh Hà bổ lui ra sau liên tục, hai tay run lên, không biết lúc nào phòng ngự đã bị chém nát.

Ngưu Tinh Hà vô cùng hung mãnh chém xuống, Nhạc Trọng cơ hồ không có cơ hội thở dốc, ngay cả vung đao phản công cũng không được.Ngưu Tinh Hà một búa bổ qua phía Nhạc Trọng, một bên dùng lời lẽ dao động tâm trí của Nhạc Trọng.- Đem nữ nhân sau lưng giao cho tôi!

Sau đó mày làm tay sai của tao!

Tao có thể thả cho mày một con đường sống! !

Nếu không hôm nay tao trực tiếp chém đầu của mày!Nhạc Trọng có thể thủ vững phần ngự lâu như vậy cũng thập phần vượt quá Ngưu Tinh Hà đoán trước.

Ngưu Tinh Hà gặp các loại địch nhân trước nay, một khi bị hắn cận thân thì hắn có thể trong vòng hai mươi giây chém giết địch nhân của mình.

Nhạc Trọng lúc này đã thủ vững được một phút đồng hồ, chuyện này làm cho Ngưu Tinh Hà cảm thấy run sợ trong lòng.- Hôm nay phải chết chính là mày!Hàn quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, phát động kỹ năng thao túng trọng lực.Trong một chớp mắt, trọng lực gấp ba lần áp lên người của Ngưu Tinh Hà, làm cho không gian hơi vặn vẹo.Nhạc Trọng tránh qua một búa của Ngưu Tinh Hà và thân thể hơi nghiêng, một đao bổ qua phía Ngưu Tinh Hà.Ngưu Tinh Hà sắc mặt phát lạnh, thân hình nhanh lùi lại, vẫn bị một đao của Nhạc Trọng chém lên hông.Nhạc Trọng chém trúng một đao, chỉ cảm thấy tầng lân giáp kiên cố trên x.e,m ,t ạ i kktr u-y.e,n .-co m- người của hắn bị chém vỡ nhưng không cách nào tiến thêm.

Hắn tập trung nhìn vào thì nhìn thấy bên hông của Ngưu Tinh Hà có một tầng lân giáp màu vàng.

Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ chậm rãi nói ra:- Giáp da biến dị thú cấp ba!Cũng chỉ có giáp da biến dị thú cấp ba mới có thể ngăn cản được công kích của Ngạc Nha Cứ Nhận cấp bốn mà không tổn hại chút nào.Ngưu Tinh Hà dữ tợn cười cười chân đạp bộ pháp kỳ dị, hung mãnh tuyệt luân nhìn qua Nhạc Trọng tiến lên:- Đúng vậy! !

Toàn thân của tao mặc giáp da biến dị thú cấp ba, đao thương bất nhập!

Hôm nay cho dù mày giãy dụa thế nào cũng phải chết trong tay của tao!Ngưu Tinh Hà vốn cận chiến vô địch, mặc giáp da thú biến dị cấp ba vào thì nhược điểm của hắn chỉ còn lại cái đầu, đây mới là lực lượng mạnh mẽ của hắn.

Có được giáp da biến dị thú cấp ba thủ hộ, hắn cơ hồ ở thế bất bại, vô cùng hung mãnh.- Xem ra Thông Thiên thần giáo cũng có chút năng lực!

Nhưng mà như thế nào thì hôm nay mày phải chết ở nơi này!Hung quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, hắn phát động kỹ năng thao túng trọng lực, vặn vẹo trọng lực bên người, lam cho quỹ tích hành động của Ngưu Tinh Hà trầm xuống, hành động khó khăn.

Chương 479: Ngưu Tinh Hà chết cháy.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Hừ!

Chỉ có thao túng trọng lực mà muốn ngăn cản tao sao?

Thằng thao túng trọng lực mạnh hơn mày cũng bị tao giết sáu bảy thằng rồi đấy!Ngưu Tinh Hà hành động lập tức điều chỉnh hoàn tất, trong mắt của hắn hung quang hiện ra liên tục, mang theo khí thế đáng sợ, mang theo uy lực một búa chém nát cả núi chém vào Ngạc Trọng.Hàn quang hiện ra trong mắt của Nhạc Trọng, lập tức phát động kỹ năng ma viêm, bàn tay lớn của hắn chỉ vào Ngưu Tinh Hà và một đoàn hỏa diễm khủng bố từ trong tay phải của hắn bắn thẳng ra ngoài, thoáng cái trực tiếp thôn phệ Ngưu Tinh Hà.- Ah! ! ! !

Đau quá! ! !

Đau quá! !

Ah! !Ngưu Tinh Hà mỗi lần bị ma viêm khủng bố kia thôn phệ, chợt phát ra tiếng kêu vô cùng thê lương, thân thể của hắn cũng bắt đầu đốt cháy.Chỉ trong một giây đầu của Ngưu Tinh Hà đã bị đốt cháy thành tro tàn, thân thể của hắn đã bị ma viêm thiêu đốt thành tro bụi, chỉ có trang bị hệ thống chỉn,h sửa bởi kkt ru-y.en. c o,m thần ma và sáo trang da thú biến dị cấp ba là còn sót lại mà thôi.Nhạc Trọng đi qua, lật xem trang bị hệ thống thần ma trên người của Ngưu Tinh Hà.Trang bị hệ thống thần ma trên người của Ngưu Tinh Hà đại bộ phận là Nhạc Trọng có được rồi, chỉ có một kiện trang bị hết sức đặc thù.- Bảo vật cấp bốn: vòng cổ thanh tỉnh!

Sau khi trang bị tinh thần +8.

Sau khi trang bị vòng cổ này thì trong 24 tiếng đồng hồ có thể ngăn cản một lần công kích tinh thần cấp ba, bốn lần công kích tinh thần cấp hai, mười sáu lần công kích tinh thần bình thường.Cũng là nhờ vào vòng cổ thanh tỉnh này ngăn cản Khủng Cụ Thuật của Nhạc Trọng công kích tới.Nhạc Trọng do dự một hồi, trực tiếp đem vòng cổ cấp ba trên người thay đi, trang bị vòng cổ thanh tỉnh này vào.

Tuy tinh thần lực của hắn rất mạnh, nhưng mà sau khi trang bị vòng cổ này, trên cơ bản hắn có thể bỏ qua đủ loại công kích tinh thần và bảo trì thanh tỉnh.Thu hồi trang bị mà Ngưu Tinh Hà còn sót lại, Nhạc Trọng nhìn qua phía dưới, chỉ nhìn thấy Tống Diệu Y cùng hai tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo đang triền đấu với nhau.Thương thuật của Tống Diệu Y cực kỳ tinh xảo, nàng giống như con báo với thương thuật kéo dài, đem hai tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo bao phủ vào trong thương ảnh.Thân thể của tên thao túng sáu thanh dao găm không ngừng bị đẩy ra ngoài, thân thể bị đâm vài cái, bị lực trùng kích đánh bay xa hai ba mét.Tên hộ pháp còn lại tinh thông chiến đấu cho nên không ngừng triền đấu với Tống Diệu Y, nhưng mà không ngừng lui ra phía sau.Trên người của hai tên hộ pháp này có mặc giáp da biến dị thú cấp ba, ngăn cản thương ảnh sắc bén của Tống Diệu Y đánh tới, đồng thời ngăn cản được phân nửa lực lượng, chỉ có như vậy mới có thể khiến bọn họ chiến đấu với Tống Diệu Y mà không thua.

Nếu như không có da biến dị thú cấp ba kia, bọn họ đã sớm bị Tống Diệu Y đâm thành cái sàng!Nhạc Trọng nhìn qua hướng khác, chỉ thấy lính trong nơi này đang áp trận với chiến xa bộ binh, sáu chiếc xe súng máy và không ngừng săn giết giáo đồ Thông Thiên thần giáo.- Hiện tại chính là lúc tận trung với thánh giáo, chúng ta nên dùng máu tươi của mình làm nên huy hoàng của thánh giáo!

Tận trung với thánh giáo thì sau khi chết sẽ đi tới thần quốc! !

Mọi người cùng tôi xông lên nào.Một tên cuồn tín đồ của Thông Thiên thần giáo không ngừng kêu gào lên và lao về phía lính của Nhạc Trọng.- Thần Tiên hộ thể, đao thương bất nhập!"..."

Hai mươi mấy tên cuồng tín đồ đi theo tên cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo kia không ngừng lao tới lính của Nhạc Trọng.- Sát!Trịnh Minh Hòa nhìn thấy hai mươi mấy tên cuồng tín đồ xông tới thì hét lên.Họng súng máy thay đổi, chợt phụt ra ngọn lửa điên cuồng, viên đạn dày đặc bắn hai mươi mấy tên cuồng tín đồ nằm trong vũng máu, trong đó không ít cuồng tín đồ bị trúng đạn mà chết, nhưng cũng có tên đang nằm trong vũng máu rên rỉ.Trịnh Minh Hòa dẫn theo chiến sĩ không ngừng tiến lên phía trước, đi tới bên cạnh đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo còn chưa chết thì tiễn lên đường, trực tiếp đưa bọn chúng về thần quốc.Nhìn thấy một màn đáng sợ kia, đại bộ phận giáo đồ còn sót lại của Thông Thiên thần giáo mặt xám như tro tàn, nhao nhao làm chim thú tán đi, chạy ra khắp bốn phương tám hướng, cũng không phải tất cả mọi người là cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo, rất nhiều người gia nhập Thông Thiên thần giáo cũng chỉ vì muốn kiếm miếng ăn, sống sót trong tận thế.- Đừng giết tôi!

Tôi đầu hàng!- Tôi đầu hàng!"..."

Mà những giáo đồ của Thông Thiên thần giáo trực tiếp bỏ vũ khí xuống, quỳ trên mặt đất, thân thể run rẩy sợ hãi nhìn qua chiến xa bộ binh và sáu xe súng máy đang chạy tới.

Đối với người bình thường mà nói những trang giáp bộ đội kia cơ hồ là tồn tại vô địch, bọn họ không dám phản kháng lại.Trịnh Minh Hòa dẫn người một đường tiến lên không có ai chống cự được cả, cũng một đường thu tù binh.

Những cuồng tín đồ thì không do dự giết chết, dễ dàng đi tới khu vực chiến đấu khác.

- Đáng chết!

Tôn Sơn!

Chúng ta rút lui!Tên hộ pháp thao túng dao găm nhìn thấy chiến xa bộ binh đi tới thì nhìn qua tên hộ pháp khác hét lên.Tên hộ pháp Tôn Sơn liều bị mạng trúng một thương của Tống Diệu Y thì lập tức quay đầu bỏ chạy ngay.- Lưu mạng lại cho tao!Nương theo âm thanh của Nhạc Trọng vang lên, một đạo sóng tinh thần khủng bố đâm vào thức hải của Tôn Sơn, hắn lập tức bị ảo giác tinh thần tra tấn.

- Ah!Tôn Sơn phát ra tiếng kêu sợ hãi, chợt trực tiếp té trên mặt đất.- Quỳ xuống!Nhạc Trọng chậm rãi đi tới mang theo uy thế đáng sợ, lạnh lùng trừng mắt nhìn qua tên hộ pháp thao túng sáu cây dao găm kia.Tên hộ pháp kia nhìn thấy Nhạc Trọng, sắc mặt đại biến nói:- Là Mày!

Ngưu trưởng lão bị mày giết!Nhạc Trọng nhìn qua tên hộ pháp và thản nhiên nói:- Mày đầu hàng hay là tao sẽ tiễn mày xuống địa ngục với thằng k?

- Không cho phép hàng!

Mày phải chết trong tay của tao!Tống Diệu Y đôi mắt dễ thương cơ hồ phóng ra lửa nhìn qua tên hộ pháp kia, răng ngà cắn chặt, một thương đâm vào mặt của tên hộ pháp thao túng dao găm.

Nàng đã biết rõ mệnh môn của tên hộ pháp này.Tên hộ pháp kia cũng là người cường hóa thân kinh bách chiến, tâm niệm của hắn dao động, chợt ba cây dao găm đâm lên trường thương, đem thương của Tống Diệu Y đẩy ra ngoài.Tên hộ pháp kia tâm niệm thay đổi thật nhanh và nhìn qua Nhạc trọng nói:- Tôi đầu hàng! !

Tôi đầu hàng! !

Vị thủ lĩnh này!

Tôi đầu hàng!

Cầu ngài bảo vệ mạng nhỏ của tôi!Những cao tầng của Thông Thiên thần giáo hiểu rõ Thông Thiên thần giáo là mặt hàng gì, trừ số ít người trong đó ra, không có người nguyện ý bán mạng cho Thông Thiên thần giáo.

Cũng chỉ có những giáo đồ không có lực lượng mới bị lưa bịp, trở thành cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo.- Dừng tay!Tên hộ pháp kia vừa đầu hàng, Nhạc Trọng bước nhanh về phía trước, Ngạc Nha Cứ Nhận đẩy trường thương của Tống Diệu Y ra.

Chương 480: Nghiền áp.Chỉnh sửa : kktruyen.comTống Diệu Y lui về phía sau vài bước, trong mắt đẹp chớp động hào quang tức giận nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Thằng này là địch nhân của tôi!

Anh giúp hắn chẳng lẽ muốn làm địch nhân của tôi sao?Nhạc Trọng nhìn Tống Diệu Y và thản nhiên nói:- Cô nói như vậy với ân nhân cứu mạng của mình hay sao?Tống Diệu Y nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng một hồi lâu, thu liễm nộ khí, đứng nghiêm nói lời cảm tạ.- Thật cảm tạ anh đã cứu tôi!

Tôi là Tống Diệu Y, anh tên gì?Nhạc Trọng nói:- Tôi là Nhạc Trọng!Tống Diệu Y nhìn qua Nhạc Trọng, bằng vào cảm giác của võ giả thì nàng biết Nhạc Trọng cường hoành, nàng chân thành nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng!

Anh cứu tôi tôi rất cảm kích!

Từ hôm nay trở đi anh chính là bạn của Thương Đồng Trại.

Sau này anh có phiền toái gì cứ bảo tôi một tiếng.

Thương Đồng Trại chúng tôi sẽ toàn lực giúp anh.

Nhưng chính là tên súc sinh này dẫn theo người tới Thương Đồng Trại và bắt con gái ở mười dặm chung quanh đây!

Tôi tuyệt đối không buông tha hắn!

Thỉnh anh giao hắn cho tôi, phần ân tình này tôi sẽ ghi nhớ trong lòng.Nghe Tống Diệu Y nói vậy thì Nhạc Trọng có chút trầm tư một chút.Đột nhiên sắc mặt của tên hộ pháp kia biến thành dữ tợn, nhìn qua Nhạc Trọng quát:- Không được nhúc nhích! !

Nếu không đừng trách tao không khách khí!Hai thanh dao găm bị Tống Diệu Y đánh bay đột nhiên xuất hiện gần trái tim và xương sống của Nhạc Trọng.- Để cho tao rời đi!

Nếu không tao sẽ giết mày!Tên hộ pháp kia cười dữ tợn.- Rác rưởi!

Đi chết đi!Nhạc Trọng lập tức quay đầu lại, cầm gai độc chỉ vào đầu của tên hộ pháp này và bóp cò.Phanh ng.uồn, .: kk,tr uy e n..c o m- một tiếng vang thật lớn, đầu của tên hộ pháp nổ tung, thi thể không đầu té trên mặt đất, mấy cây dao găm cũng rơi xuống đất.Đúng lúc này, Trịnh Minh Hòa cũng mang theo người đi về phía Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội.- Thủ lĩnh!- Đi theo tôi!Nhạc Trọng nhìn thấy Tống Diệu Y thì nhàn nhạt nói một câu, sau đó mang theo Trịnh Minh Hòa, Minh Giai Giai đi qua phía Bạch Tiểu Thắng đang chiến đấu.Tống Diệu Y nghe được Nhạc Trọng mang theo khẩu khí ra lệnh, trong mắt hiện ra nét không vui, nhưng mà nhìn tháy đoàn người hô ứng sau lưng của Nhạc Trọng có vũ trang đầy đủ thì không nói gì.Một đoàn người đi theo thi thể, Nhạc Trọng mang người tới chỗ của Bạch Tiểu Thắng cùng năm tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo đang giằng co, lúc này Bạch Tiểu Thắng vẫn tiếp tục giằng co với năm tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo và song phương không có phát động tấn công.Giáo đồ Thông Thiên thần giáo căn bản không bắt được Bạch Tiểu Thắng, một khi lạc đàn không có ai tiếp ứng thì hợp lại đôi địch với Bạch Tiểu Thắng.

Nhưng mà Bạch Tiểu Thắng muốn đồng thời đối phó năm tên hộ pháp của Thông Thiên thần giáo thì vẫn có nguy hiểm vẫn lạc, bởi vậy song phương có kiêng kỵ cho nên giằng co với nhau.Bạch Tiểu Thắng có chút không có ý tứ nói:- Thủ lĩnh!

Ngài tối tới!

Thật xấu hổ!

Đám kia gia hỏa kia quá khó chơi, hiện giờ tôi vẫn chưa giết được bọn chúng!Nhạc Trọng nhìn Bạch Tiểu Thắng thì lúc lâu, lạnh như băng ra lệnh:- Đối diện nghe được thì nhíu mày, hiện tại lập tức đầu hàng!

Tôi cho các người thời gian mười giây để cân nhắc!

Người không đầu hàng phải chết!Một tên đàn chủ kêu gào:- Đám dị giáo đồ các người lòng dạ hiểm độc, lại dám đối nghịch với thần giáo!

Nhất định sẽ chết không yên lành, sau khi chết sẽ bị đày xuống A Tỳ địa ngục trọn đời không được siêu sinh! !

Hiện tại đầu hàng thần giáo chúng ta, chúng ta còn có thể tha thứ cho hành vi của các người, giúp các người thoát khỏi ma chướng, một lần nữa trở lại trong lòng của thần! !

Chỉ cần các người sau này kính dâng cho nghiệp lớn của thần, tương lai là có thể tiến vào thiên đường thần quốc, đạt được khoái hoạt vô tận!- Giết sạch dị giáo đồ!

Giết sạch lòng dạ hiểm độc!- Giết sạch dị giáo đồ!

Giết sạch lòng dạ hiểm độc!Những giáo đồ Thông Thiên thần giáo dưới sự dẫn dắt của đám đàn chủ, lớn tiếng hô hào khẩu hiệu.

Được khẩu hiệu khích lệ thì sát khí của bọn họ cũng tăng lên cao cao.- Giết sạch bọn chúng!Nhạc Trọng nhìn qua đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo cuồng nhiệt thì qua Trịnh Minh Hòa ra lệnh.- Nã pháo!Trịnh Minh Hòa nhìn qua các chiến sĩ khác.Đám chiến sĩ khác lắp đặt pháo cối, điều chỉnh tốt điểm xạ kích.

Nhận được lệnh của Trịnh Minh Hòa thì lập tức nã pháo, một phát đạn pháo bắn vào đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo ở phía sau công sự.Oanh!

Oanh!Nương theo âm thanh nổ mạnh ầm ầm, một tên giáo đồ của Thông Thiên thần giáo trực tiếp bị nổ thành phấn vụn.

Những tên hô hào giết sạch dị giáo đồ cũng bị nổ chết.Dưới hỏa lực pháo cối bao trùm, chỉ oanh kích hai đợt thì sĩ khí của giáo đồ Thông Thiên thần giáo đã sụp đổ, từ trong chנẩn nấp bỏ chạy thục mạng.Thời điểm này chiến xa bộ binh và sáu chiếc xe súng máy đuổi giết đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo đang bỏ chay, dưới hỏa lực đáng sợ kia thì những tên dị giáo đồ kia bị bắn thành cái sàng, không ngừng ngã xuống.Không tới mười phút, năm tên đàn chủ và một đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo tụ tập lại đã bị giết rất nhiều, Năm tên đàn chủ cũng chết ba tên.Hai tên đàn chủ là người cường hóa nhanh nhẹn lập tức từ nơi ẩn nấp bỏ chạy ra xa xa, bọn chúng biết ở lại nơi này chỉ có con đường chết, bởi vậy liều lĩnh bỏ chạy ra xa ý đồ tránh thoát một kiếp.Nhạc Trọng móc gai độc ra, lập tức bắn hai phát vào hai tên đàn chủ kia, đầu của hai tên đàn chủ nát tan và thi thể không đầu ngã xuống.- Tiếp tục đi tới!Nhạc Trọng nhàn nhạt ra lệnh.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì lính hắn mang theo tuy ít, nhưng lại là tinh anh thiện chiến, vô cùng mạnh mẽ, biểu hiện ra sức chiến đấu và tố chất mạnh mẽ.Tống Diệu Y nhìn qua Nhạc Trọng thì trong nội tâm tràn ngập rung động:- Thật mạnh! !

Lính của hắn quá mạnh.Tống Diệu Y tự nhận có thể đánh bại bất cứ bộ đội có tố chất cao nào, nhưng nếu đám bộ đội tinh nhuệ này phát động công kích vào nàng, nàng chỉ sợ căn bản không ngăn cản được một chút đã bị tiêu diệt rồi.Lính của Nhạc Trọng bộ nhanh chóng đẩy mạnh chiêm giữ vị trí của tàn quân Trinh Diệp Dương.Trịnh Minh Hòa nhìn qua tàn quân của Trinh Diệp Dương bỏ chạy thì quát lớn:- Người bên trong nghe đây!

Lập tức đầu hàng!

Nếu không giết chết bất luận tội!Ở trong lầu lơn, Trinh Diệp Dương vẻ mặt dữ tợn ôm đồm một tên người Miêu đặt trước cửa sổ, dùng một thanh đại khảm đao đặt lên cổ của hắn, quát lớn:- Các người lập tức lui ra phía sau! !

Nếu không chúng tao sẽ giết con tin!

Trong tay của bọn tao co ba mươi mốt người.

Các người không lùi thì tao sẽ giết sạch bọn chúng!Những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo nổi điên lên đem đám người Miêu đẩy ra cửa sổ, đem dao bầu đặt lên cổ của bọn họ, Trinh Diệp Dương ra lệnh thì bọn họ sẽ giết sạch đám người Miêu này!- Lục thúc! !

Bát thúc!

Thập thất thúc!Nhìn thấy những người Miêu bị đẩy ra cửa, trong mắt Tống Diệu Y hiện ra nét sợ hãi, nhịn không được thốt ra.

Chương 481: Nghiền áp. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhững người Miêu này chính là đại thúc thúc bá bá của nàng, sau tận thế nàng cùng vượt qua cửa ải khó, được hai bên ủng hộ, chính những thúc thúc bá bá này cũng như thân nhân của nàng, nàng không đành lòng nhìn thấy những thúc thúc bá bá này chết sạch.Nhạc Trọng nhìn qua tòa nhà và tàn khốc ra lệnh:- Chuẩn bị động thủ!

Cường công cao ốc!

Súng bắn tỉa chuẩn bị, đổi thành bắn lựu đạn!Tống Diệu Y sắc mặt đại biến, đi tới trước người của Nhạc Trọng chặn lại nói:- Không được!

Anh không được tấn công!

Người bên trong nhất định sẽ chêt và tổn thương thảm trọng!

Đây chính là mạng người đấy!Nhạc Trọng tâm như sắt đá, ánh mắt lạnh như băng nói:- Hết sức xin lỗi!

Tống Diệu Y tiểu thư!

Tâm tình của cô tôi rất hiểu!

Nhưng mà tôi phải giải quyết lực lượng còn sót lại của Thông Thiên thần giáo ở đây!

Về phần những người kia không có quan hệ gì với tôi, tôi không có thời gian ở đây lãng phí thời gian và tinh lực với bọn họ!

Thỉnh cô tránh ra!Tống Diệu Y nắm chặc lây trường thương mau đen, sắc mặt tái nhợt, quật cường trừng mắt nhìn Nhạc Trọng nói:- Không được!

Tôi không cho!Xoát một tiếng, hai mươi mấy tên chiến sĩ cầm súng tập trung vào người Tống Diệu Y, nếu như Tống Diệu Y có bất kỳ dị động, bọn họ trước tiên sẽ bắn Tống Diệu Y thành cái sàng!

Tống Diệu Y tuy là mỹ nữ đỉnh cấp, nhưng mà trong lòng của những người này thì phục tùng mệnh lệnh mới là điểm quan trọng nhất, chỉ là một gã mỹ nữ, căn bản không có khả năng mê hoặc chiến sĩ tinh nhuệ.Ngay cả Bạch Tiểu Thắng thương hoa tiếc ngọc cũng cầm súng chỉa vào đầu của Tống Diệu Y, trong mắt hiện ra vẻ tiếc hận.

Nếu như Tống Diệu Y chết, hắn sẽ cảm thấy rất đáng tiếc.

Nhưng nếu vi phạm lệnh của Nhạc Trọng thì người chết chính là Bạch Tiểu Thắng.

Dưới vài chục khẩu súng chỉa vào người, Tống Diệu Y tiếp nhận áp lực thật lớn, thế nhưng mà nàng vô cùng quật cường nhìn qua Nhạc Trọng, giống như đóa hoa tùy thời sẽ lụi tàn.Nhạc Trọng nhướng mày, phất phất tay, hai mươi mấy tên này buông súng ra.Tống Diệu Y quỳ gối trước người của Nhạc Trọng, đau khổ cầu khẩn nói: - Van cầu ngài!

Cứu tộc nhân của tôi! !

Chỉ cần ngài cứu tộc nhân của tôi!

Cho dù muốn tôi làm gì thì tôi cũng nguyện ý.Vì mạng sống của tộc nhân, Tống Diệu Y cam nguyện buông tha tự tôn của mình quỳ trước mặt Nhạc Trọng.

Bởi vì những tộc nhân kia chính là thân nhân trọng yếu của nàng, nàng không muốn những người này chết trong tay của địch nhân.Nhạc Trọng nhìn qua Tống Diệu Y quỳ trước mặt thì trong mắt hiện ra vẻ suy tư, trầm tư một hồi lâu nhìn qua tòa nhà kia và chậm rãi nói:- Bạch Tiểu Thắng lưu lại!

Những người khác lui ra phía sau.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì tât cả mọi người lui ra phía sau.- Tống Diệu Y, nhớ kỹ lời hôm nay của cô!

Đi cùng tôi!Nhạc Trọng nhìn qua Tống Diệu Y nhàn nhạt nói một câu, sau đó cùng Minh Giai Giai đi vào trong hẻm nhỏ.Tống Diệu Y chăm chú theo sau.Bạch Tiểu Thắng tiếc hận thở dài một hơi, vuốt vuốt dao găm màu xanh đi sau lưng Nhạc Trọng, biến mất trong hẻm nhỏ:- Thật đáng tiếc!

Muội tử xinh đẹp như vậy lại lưu cho thủ lĩnh!- Như thế nào đây?

Liên hệ với tổng bộ thần giáo chưa?Trinh Diệp Dương nhìn thấy đoàn người Nhạc Trọng lui ra, có chút buông lỏng một hơi, nhìn qua tên bộ hạ bên người và hỏi.Tên bộ hạ kia trả lời.- Đã liên hệ với tổng bộ! !

Tổng bộ chuẩn bị phái hai trưởng lão tới nơi này cứu viện chúng ta!

Nhưng mà tổng bộ yêu cầu chúng ta thủ vững ít nhất một giờ.

Viện quân một giờ sau sẽ tới nơi này!Trinh Diệp Dương nghe vậy thở dài một hơi, trong nội tâm như buông tảng đá lớn xuống.- Một giờ sao?

Chỉ cần thủ vững một giờ chúng ta sẽ thắng lợi! !

Những dị giáo đồ kia nhất định sẽ bị giết sạch!Đúng lúc này phanh một tiếng vang thật lớn, cánh cửa phòng chứa Trinh Diệp Dương cùng đám người Miêu bị đá văng ra ngoài.Nhạc Trọng nghênh ngang đi vào trong văn phòng, nhìn qua đám người của Thông Thiên thần giáo trong phòng, trong tay cầm súng trường 03 bắn tỉa mười lần trong một giây, trực tiếp bắn chết mười tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo.Mà Minh Giai Giai đứng bên người của Nhạc Trọng trong nháy mắt này phát động ảnh lang, năm con ảnh lang đột nhiên từ trong bóng của giáo đồ Thông Thiên thần giáo lao ra ngoài, thoáng cai cắn đứt cổ của năm tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo.Tất cả mọi người trong phòng bị Nhạc Trọng, Minh Giai Giai hấp dẫn, Bạch Tiểu Thắng cầm đao, thoáng cái nhảy vào trong đám người, ánh đao trong tay lóe lên liên tục, thoáng cái đem bảy tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo chọc xuyên tim.Trong chớp mắt cũng đã có hai mươi hai tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo chết trong liên thủ ba cao thủ Nhạc Trọng, tạo thành hỗn loạn thật lớn.Tống Diệu Y cũng nhân cơ hội này thoáng cái nhảy vào trong văn phòng, thương ảnh chớp liên tục, giống như con báo săn thoáng cái đâm chết ba tên giáo đồ của Thông Thiên thần giáo.Giáo đồ Thông Thiên thần giáo trong văn phòng bị bốn cao thủ Nhạc Trọng giết chỉ còn mười mấy người, mỗi người đều bị dọa phá gan, sợ đến vỡ mật, nhao nhao chạy tứ tán, tìm kiếm nơi ẩn nấp.Một tên đàn chủ thấy tình thế không ổn, ý đồ phá cửa sổ mà ra, lập tức chạy ra bên ngoài.

Tên đàn chủ kia hành động không chậm nhưng mà Bạch Tiểu Thắng cười cười, bước lên trước một bước, trực tiếp một dao găm chọc vào lưng của tên đàn chủ, trực tiếp miểu sát tên đàn chủ này.Năng lực của Bạch Tiểu Thắng khó giải quyết đoàn đội, nhưng mà đối phó địch nhân lạc đàn rất dễ dàng, có rất ít người là đối thủ của hắn.

Hắn giống như bóng ma thu hoạch tính mạng của địch nhân, không ai có thể chống đở được một đao của hắn cả.- Tôi đầu hàng!Trinh Diệp Dương tâm niệm thay đổi thật nhanh, ném đường đao qua một bên, hai tay ôm đầu quỳ xuống.- Đầu hàng!"..."

Chủ soái vừa đầu hàng, những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo không còn tâm tư chống cự, nhao nhao vứt bỏ vũ khí, run rẩy lớn tiếng kêu lên.Bạch Tiểu Thắng đi tới trước người của đám dị giáo đồ, lúc này dùng dây trói đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo lại.- Lục thúc!

Bát thúc!Tống Diệu Y đi tới bên người mấy Miêu dân, cởi trói giúp cho bọn họ, nàng kích động kêu lên.

Lúc này nàng đi ám sát Ngưu Tinh Hà thiếu chút nữa đã đem thân nhân góp vào, trong lòng nghĩ lại cũng cảm thấy sợ.

Nếu không phải có Nhạc Trọng đột nhiên giết ra, nàng thật không biết sẽ biên thành thế nào.Hai lão giả mặt đầy nếp nhăn, vẻ mặt đen vàng nhìn qua Tống Diệu Y, trong mắt tràn ngập vui mừng:- Nha đầu!

Con không có việc gì là tốt rồi!Nhạc Trọng nhìn qua Trinh Diệp Dương xác nhận nói:- Một giờ sau viện quân của Thông Thiên thần giáo sẽ tới đây.

Tin tức này các người xác định chứ?Trinh Diệp Dương vẻ mặt nghiêm nghị nói ra:- Chắc chắn 100%!

Nếu như như tôi nói dối cứ xử bắn tôi đi.Chuyện viện binh của Thông Thiên thần giáo sắp tới, đại bộ phận giáo đồ trong văn phòng đều biết, Trinh Diệp Dương muốn dùng tin tức này lấy tín nhiệm của Nhạc Trọng.

Hắn đối với tín nhưỡng của Thông Thiên thần giáo cũng không sâu, gia nhập Thông Thiên thần giáo chính là vì muốn sống thật tốt.

Hắn vừa rụng trong tay download ebook mới nhất tại kktruyen.com của Nhạc Trọng thì bắt đầu chuyển phe, bắt đầu cố gắng lấy tín nhiệm của Nhạc Trọng.

Chương 482: Trần Thăng Cương.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Một giờ sao?Nhạc Trọng trầm tư một hồi, trong mắt hiện ra vẻ kiên quyết.Trên một con đường đóng băng, tám trăm tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo đang chạy qua hướng thị trấn.Trong đám người có một chiếc Rolls-Royce thể thao lẳng lặng chạy đi.Một tên trung niên dáng mập mạp, vẻ mặt dữ tợn nhìn qua một tên nam tử trung niên dáng người cao gầy ngồi ở bên cạnh, nói:- Lão La!

Nghe nói lão Ngưu chết trong tay đám dị giáo đồ lòng dạ hiểm độc!

Chuyện này anh thấy thế nào?Tên trung niên vẻ mặt dữ tợn tên là Trần Thăng Cương, chính là thất trưởng lão của Thông Thiên thần giáo.

Tên nam tử gầy gò còn lại tên là La Khuê, chính là ngũ trưởng lão của Thông Thiên thần giáo, đều là thế hệ cực kỳ cường hoành.La Khuê lãnh đạm nói:- Còn có thấy thế nào?

Lão Ngưu tên kia làm việc quá mức cứng ngăc, ương ngạnh!

Địch nhân khắp thiên hạ, nếu hắn chết thì không có gì là quá lạ cả.

Nhưng mà người giết được lão Ngưu cũng xem như có chút bổn sự.La Khuê cười lạnh nói:- Chỉ là có mười con tin thì đình chỉ công kích.

Bọn chúng cho dù có chút bổn sự thì bổn sự này cũng rất có hạn.Trần Thăng Cương vẻ mặt do dự nói:- Thế nhưng mà lão Ngưu cuối cùng vẫn chết!

Chúng ta mang người theo có quá ít không?Trần Thăng Cương tuy lớn lên thô khệch, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, nhìn qua cực kỳ hung hãn.

Nhưng mà nhìn người không nhìn tướng mạo, hắn xác thực là một tên nhát gan chính cống.

Hắn có thể trở thành một người cường hóa cường hoành là do hắn vận khí tốt, vừa tận thế hắn đạt được kỹ năng cấp ba mạnh mẽ, hơn nữa một đường chiến đấu sống sót.La Khuê nhìn Trần Thăng Cương và trong mắt hiện ra thần sắc khinh miệt.- Chúng ta nơi này có tám trăm người, ở bên trong Đào Mộc Trấn còn có năm trăm người.

Trinh Diệp Dương không phải báo cáo sao?

Địch nhân không có quá trăm người, mặc dù bọn chúng có cao thủ nhưng có thể giết được nhiều người sao?Trần Thăng Cương trầm tư một hồi mới buông lỏng tinh thần, lộ ra dáng tươi cười:- Cũng phải!

Chúng ta nơi này có tám trăm giáo đồ.

Trong đó có hai trăm cuồng tín đồ.

Có bọn họ thì cho dù địch nhân nào cũng không cần sợ hãi.Trong một rừng cây, Nhạc Trọng nhìn qua đoàn xe tám trăm người đi tới mà không có chút phòng bị nào cả, chợt hạ đạt mệnh lệnh:Tiến công!Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, dưới sự dẫn dắt của một chiến xa bộ binh, tất cả xe súng máy từ trong rừng cây lao thẳng ra bên ngoài, từ bên hông đoàn xe đánh vào trong.Tất cả xe bọc thép lúc này điên cuồng trút hỏa lực mạnh mẽ vào trong tám trăm tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo đang đi tới, dưới làn mưa đạn này máu tươi văng khắp nơi, đại lượng giáo đồ trực tiếp té trên mặt đất, trên thân thể khắp nơi đều là lỗ đạn.- Thần giáo vô địch! !

Giết địch thành thần!Sau khi lọt vào tập kích, hai trăm tên giáo đồ mặc quần áo màu trắng của Thông Thiên thần giáo hai mắt hiện ra thần sắc điên cuồng, không để ý sinh tử tay cầm dao bầu tiến qua phía chiến xa bộ binh và xe súng máy.

Bọn họ chính là cuồng tín đồ trong Thông Thiên thần giá, tin tưởng sau khi chết vì chiến đấu cho Thông Thiên thần giáo thì được tiến vào trong thần quốc.

Bởi vậy hung hãn không sợ chết, cực kỳ đáng sợ.Đám cuồng tín đồ chính là chủ lực của Thông Thiên thần giáo, bọn họ mê muội vì tín ngưỡng mà chém giết không sợ chết chút nào, cho dù biết rõ là chết, bọn họ cũng không có sợ hãi.

Ngược lại xem tử vong chính là hạnh phúc.Nhưng mà dù tín ngưỡng mạnh thế nào thì thân thể huyết nhục không thể chống lại lửa đạn.

Chiếc chiến xa bộ binh và sáu xe súng máy bắn vào hai trăm tên cuồng tín đồ này, hai trăm tên giáo đồ ngã xuống như cắt lúa mạch, máu tươi nhuộm đỏ đại địa, khắp đều là âm thanh rên rỉ của cuồng tín đồ Thông Thiên thần giáo.Những tên cuồng tín đồ kia điên cuồng và mạnh mẽ trong cận chiến, thế nhưng mà trước mặt vũ khí nóng thì bọn chúng chỉ có thể chết vì mông muội của mình.La Khuê cơ hồ trước tiên cảm giác được, hai tay dang ra, phát động niệm động bình chướng, một đoàn niệm động lực ngăn cản ở trước người của hắn, đem đại lượng viên đạn đỡ được.

Hắn chính là người cường hóa niệm động lực cấp 46, viên đạn súng máy hạng nặng bắn tới cũng ngăn cản được.Vô số viên đạn xuất hiện bên người của La Khuê và rơi xuống, dị tượng này làm sĩ khí giáo đồ Thông Thiên thần giáo tăng lên, đại lượng giáo đồ nhìn qua hội tụ vào La Khuê, đồng thời trong miệng rống lớn nói:- Thần Tiên hộ thể!

Đao thương bất nhập!Chiếc chiến xa bộ binh này điều chỉnh nòng pháo, vẫn không có cơ quan pháo nhắm vào ZPT90 25 li nhắm vào La Khuê, nhanh chóng phun ra ngọn lửa mạnh mẽ.Đạn pháo này oanh kích niệm động bình chướng của La Khuê, bị hắn ngăn cản lại.

Hắn chỉ liên tục ngăn đạn của ZPT90 25 li được ba giây mà thôi.Sau ba giây, bình chướng niệm động lực bị ngăn cản hoàn toàn, La Khuê miệng lớn phun máu tươi ra ngoài, một viên đạn bắn thẳng vào người của hắn, trực tiếp bắn hắn bay ra xa mười mét, ngã nhào trên đất, xương cốt nát bấy, bảy lỗ máu hiện ra.La Khuê mặc trên áo giáp da biến dị thú cấp ba trúng đạn 25 li cũng không thủng giáp da, nhưng mà viên đạn cơ quan pháo bắn lên người cũng không phải hắn có thể ngăn cản.

Trừ phi cường độ thân thể của hắn đạt tới mức như Nhạc Trọng.La Khuê vừa chết, niệm động lực bích chướng biến mất, những giáo đồ Thông Thiên thần giáo sụp đổ chạy tứ tán ra khắp nơi, chạy ra bốn phương tám hướng.Nhạc Trọng nhìn qua giáo đồ Thông Thiên thần giáo sĩ khí hoàn toàn sụp đổ và ra lệnh cho Trinh Diệp Dương:- Trinh Diệp Dương!

Các người lên đi!

Không đầu hàng thì giết tất cả!- Vâng!

Thủ lĩnh!Trinh Diệp Dương hết sức phức tạp nhìn qua giáo đồ Thông Thiên thần giáo sụp đổ thì lớn tiếng quát.- Các huynh đệ!

Cùng xông lên giết nào!

Kiến công lập nghiệp là thời điểm hiện tại! ! !

Cho thủ lĩnh xem thành ý của chúng ta!Trinh Diệp Dương nhìn qua đám tù binh và giáo đồ Thông Thiên thần giáo rống to lên.- Sát! !

Sát!

Sát!Những giáo đồ Thông Thiên thần giáo đầu hàng tay cầm đại khảm đao, hai mắt đỏ thẫm đi theo Trinh Diệp Dương đánh qua phía giáo đồ Thông Thiên thần giáo sụp đổ.Nếu như Nhạc Trọng vừa mơi bắt đầu xuất kích với Thông Thiên thần giáo, đem bọn họ sử dụng như bia đỡ đạn, chỉ sợ những tù binh Thông Thiên thần giáo lập tức làm phản.Nhưng mà bây giờ tám trăm giáo đồ Thông Thiên thần giáo đều bị Nhạc Trọng sát bại, những giáo đồ Thông Thiên thần giáo đầu hàng cũng không phải giáo đồ trung trinh gì, hiện tại chặt đứt liên hệ xông lên thần phục chủ mới, cho nên xông lên như lang như hổ đói, không ngừng chém giết đồng liêu ngày xưa.Một bên khác, Tống Diệu Y dẫn theo người Miêu không ngừng chém giết giáo đồ Thông Thiên thần giáo.Trong khu vực này giáo đồ Thông Thiên thần giáo đi khắp nơi cướp bóc và bắt người làm nô lệ, hoặc là trực tiếp dùng huyết tế, song phương đều kết thâm cừu đại hận, cho nên mọi người ra tay với giáo đồ Thông Thiên thần giáo không hạ thủ lưu tình.- Tôi đầu hàng!- Đầu hàng! !

Đầu hàng! !

Đừng giết tôi!

Chương 486: Trần Thăng Cương. (2)Dưới đám người xung phong giết qua, cả đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo sĩ khí tan rã, đại lượng giáo đồ nhao nhao đầu hàng.

Những gióa đồ Thông Thiên thần giáo không đầu hàng trực tiếp chém giết phản đồ và người Miêu.Nhạc Trọng đi qua phía bại binh Thông Thiên thần giáo, hắn cầm gai độc trong tay, chỉ cần nhìn thấy cao thủ Thông Thiên thần giáo thì một viên đạn bắn vào đầu của Thông Thiên thần giáo.Bạch Tiểu Thắng cầm theo thanh đao nhọn giống như mãnh thú xông thẳng vào trong đám địch nhân, một dao găm đâm đã trực tiếp ám sát đàn chủ, hộ pháp của Thông Thiên thần giáo.

Năng lực của hắn phát huy hoàn toàn khi địch nhân tan rã, không có địch nhân lạc đàn nào có thể chống chọi với hắn được cả.Chiến xa bộ binh và sáu chiếc xe súng máy ngừng bắn, chỉ lẳng lặng bảo trì uy hiếp cường đại.

Nhạc Trọng mang theo đạn dược có hạn, vì dự phòng ngoài ý muốn xảy ra, hắn phải tiết kiệm sử dụng đạn dược.

Nếu như không có đạn dược thì chiến xa bộ binh không khác gì xe bình thường.Không lâu viện quân của Thông Thiên thần giáo đại bộ phận đã bị Nhạc Trọng bắt lại.

Tống Diệu Y cầm hắc kim trường thương bảo vật cấp ba trong tay và đám tù binh Thông Thiên thần giáo trong mắt hiện ra thần sắc không dám tin:- Như vậy là thắng lợi sao?Tống Diệu Y nhịn không được nhìn qua phía Nhạc Trọng, trong mắt chớp hào quang kỳ dị.

Nghe tới Thông Thiên thần giáo có tám trăm viện binh thì Tống Diệu Y cùng các thúc thúc của nàng sắc mặt đại biến, nhao nhao chủ trương lui lại.

Nhưng mà nam tử trước mặt lại chủ động đón đánh, hơn nữa dễ dàng đánh tán tám trăm viện quân, phần quan trọng là không có thương vong nào.

Đây quả thực là một hồi kỳ tích.Trinh Diệp Dương vẻ mặt hưng phấn đi lại trong đám tù binh, hắn lúc này dẫn theo bịa binh Thông Thiên thần giáo bắt hơn bốn trăm tù binh, lập công huân không nhỏ, Nhạc Trọng đã hứa cho hắn chức vị.

Hắn hiện tại bắt tù binh thành công thì trở thành một tiểu quan quân dưới trướng của Nhạc Trọng.Thời điểm Trinh Diệp Dương dò xét thì đột nhiên tầm có một thân ảnh quen thuộc hiện ra trước mặt, hắn nhịn không được thốt ra, hắn bước lên vài bước cảnh giác nhìn chằm chằm vào người này:- Trần trưởng lão?Mà thân ảnh khiến Trinh Diệp Dương cảnh giác chính là thất trưởng lão Trần Thăng Cương của Thông Thiên thần giáo.

Với tư cách trưởng lão của Thông Thiên thần giáo thì Trần Thăng Cương cũng là cường giả cường hóa hơn cấp 40, nếu đột nhiên bạo phát sẽ dẫn tới thương vong thảm trọng.Trần Thăng Cương nở nụ cười nịnh nọt, nói:- Tôi đầu hàng!

Trinh Diệp Dương dẫn tôi đi gặp thủ lĩnh có được không?Trinh Diệp Dương nhìn qua Trần Thăng Cương tươi cười nịnh nọt, trong nội tâm sinh ra một tia cổ quái gật đầu nói:- Đi theo tôi!Trần Thăng Cương đi tới trước người của Nhạc Trọng và quỳ trước mặt của hắn, cầu khẩn:- Tiểu nhân Trần Thăng Cương trước kia là trưởng lão Thông Thiên tà giáo.

Chỉ cần thủ lĩnh đại nhân lưu cho tiểu nhân một mạng, tiểu nhân nguyện ý ra sức khuyển mã cho chủ nhân.Nhạc Trọng có chút im lặng, hắn nhìn qua Trinh Diệp Dương nói:- Thằng này thật sự là trưởng lão của Thông Thiên thần giáo sao?Trinh Diệp Dương gật gật đầu xác nhận thân pâận của Trần Thăng Cương:- Thủ lĩnh!

Hắn đúng là thất trưởng lão của Thông Thiên thần giáo!

Tôi ở tổng bộ nhìn thấy hắn nhiều lần rồi.Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:- Vậy được rồi!

Trần Thăng Cương có năng lực gì bày ra xem nào?Chỉ cần biết năng lực của Trần Thăng Cương thì Nhạc Trọng có thể đưa ra đối sách tương ứng.

Trần Thăng Cương không tạo thành uy hiếp cho hắn.Trần Thăng Cương thoáng cái đứng lên và nói:- Vâng!

Năng lực của tôi là thao túng đại địa! !

Ngài xem!Trần Thăng Cương hai mắt ngưng tụ, phát động kỹ năng thao túng đại địa, thoáng cái trong mặt đất xuất hiện gai đất dài hơn ba mét.

Trần Thăng Cương liên tục gào thét, từng gai nhọn từ trong đất bắn ra ngoài, liên tục đâm ra sáu gai đất.Nhạc Trọng nhìn thấy năng lực của Trần Thăng Cương thì trong nội tâm rùng mình.Kỹ năng này của Trần Thăng Cương cực kỳ cường hoành, nếu như hắn gai lớn một ít, vọt tới trước chiến xa bộ binh phát động kỹ năng, chỉ sợ chiến xa bộ binh bị hắn lật tung lên trời.

Thậm chí có khả năng gai đất đâm xuyên chiếc xe bộ binh.Trần Thăng Cương nhìn qua Nhạc Trọng cúi đầu bộ dáng vô cùng trung thực:- Thủ lĩnh!

Đây chính là năng lực của tô!

Năng lực của tôi có hạn chế khoảng cách, chỉ có thể lập tức chế tạo gai đất trong phạm vi trăm mét.

Nếu vượt qua trăm mét cần tiêu hao thời gian tôi mới có thể ngưng tụ ra gai đất có uy lực mạnh.Trần Thăng Cương năng lực không kém, nhưng mà gan của hắn quá nhỏ, vừa nhìn thấy La Khuê bị bắn chết thì hắn hoàn toàn mất đi chiến ý, sau đó hắn nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Tiểu Thắng dễ dàng săn giết cao thủ Thông Thiên thần giáo thì không dám mạo hiểm nữa, hắn trốn ra sau công sự che chắn, ngụy trang thành giáo đồ Thông Thiên thần giáo bình thường trực tiếp đầu hàng Nhac Trọng.Nếu như không phải bị Trinh Diệp Dương phát hiện, Trần Thăng Cương còn muốn thành thành thật thật trở thành tù binh rồi tìm cơ hội chạy trốn, tuy hắn không dám chiến đấu với Nhạc Trọng nhưng tự tin chạy trốn vẫn có.

Hắn có được kỹ năng thao túng đại địa, cho dù nhà tù nào cũng không giam được hắn.

Trừ phi là nhà tù siêu hợp kim chuyên môn khắp chế hắn, năng lực của hắn không có đất dụng võ.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Trần Thăng Cương chậm rãi nói:- Viện binh của Đào Mộc Trấn chỉ có các ngươi thôi sao?Trần Thăng Cương cúi đầu khom lưng nói:- Thưa thủ lĩnh!

Đúng là chỉ có chúng tôi mà thôi.Nhạc Trọng ánh mắt như đao đâm vào lòng của Trần Thăng Cương:- Các người là từ Tâm Trữ Trấn đi tiếp vận Đào Mộc Trấn a!- Vâng!Trần Thăng Cương nhìn qua Trịnh Diệp Dương bên người của Nhạc Trọng thì không dám nói dối, nói thẳng.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Trong Tâm Trữ Trấn có bao nhiêu quân?Trinh Thăng Cương thành thành thật thật đem lực lượng phòng ngự trong Tâm Trữ Trấn nói cho Nhạc Trọng:- Trong Tâm Trữ Trấn bây giờ chỉ còn lại một hộ pháp, bảy tên đàn chủ, năm mươi tên cuồng tín đồ, một trăm bảy mươi tên giáo đồ bình thường ở lại.

Trong Tâm Trữ Trấn súng trường hai mươi thanh, dow-n l o,a,d ebo,ok -m ớ.i nhấ,t tại k ktru y-en.c o m súng ngắn hai mươi lăm thanh, còn lại sử dụng vũ khí lạnh!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Trần Thăng Cương lạnh lùng nói:- Mang bọn ta đi Tâm Trữ Trấn!

Chỉ cần bắt lấy Tâm Trữ Trấn, tôi cho anh lên làm trung đội trưởng!Trần Thăng Cương không dám cự tuyệt cao giọng đáp:- Vâng!

Thủ lĩnh đại nhân!Tâm Trữ Trấn khác với Đào Mộc Trấn, đây là trọng trấn của Thông Thiên thần giáo, Tâm Trữ Trấn khoảng cách huyện Long An của Thông Thiên thần giáo chỉ hai mươi cây số.

Ở chỗ này có hai trưởng lão và một ngàn giáo đồ làm lực lượng cơ động, tùy thời có thể phối hợp tác chiến quanh thân thị trấn nhỏ, đồng thời cũng có thể nhanh chóng xuất binh trợ giúp Thông Thiên thần giáo lúc quan trọng.Trần Thăng Cương mang theo một đám người về Tâm Trữ Trấn.- Người nào ở ngoài?Cửa ra vào của Tâm Trữ Trấn có một tên giao đồ nhìn thấy trăm người đi tới, trong nội tâm sinh ra một tia cảnh giác, giơ súng rống lớn lên.

Chương 483: Huyện Long An!Chỉnh sửa : kktruyen.comTrần Thăng Cương từ trong đám người đi ra lạnh như băng nhìn qua tên giáo đồ, nói:- Mày không nhận ra tao à?

Mày dám dùng súng chỉa vào tao, chẳng lẽ muốn dĩ hạ phạm thượng?- Thì ra là Trần trưởng lão! !

Thuộc hạ không biết là Trần trưởng lão trở về, có mạo phạm kính xin Trần trưởng lão tha tội!Tên giáo đồ trông thấy Trần Thăng Cương thì trên mặt hiện ra nét sợ hãi, trực tiếp quỳ trên mặt đất!Bốn tên giáo đồ ở cửa ra vào cùng quỳ xuống và đồng thanh nói:- Trần trưởng lão thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế!Trần Thăng Cương kiêu căng nhìn bốn tên giáo đồ ra lệnh:- Các người gọi bảy đàn chủ và Trữ hộ pháp tới cư xá hoa viên!

Tôi có lời muốn nói với bọn họ!

Ở đây cho người khác thủ, các người đi đi!- Vâng!

Trần trưởng lão!Bốn tên giáo đồ cung kính đứng lên, nhao nhao rời đi, đi vào trong trấn.Trần Thăng Cương lúc này mới mang theo người của Nhạc Trọng đi tới cư xá hoa viên bố trí xuống.Một gã nam tử trung niên dáng người trung đẳng, làn da hơi vàng, tướng mạo hết sức bình thường mang theo bảy tên đàn chủ của Thông Thiên thần giáo đi vào trong cư xá hoa viên, nhìn tâấy Trần Thăng Cương trực tiếp chất vấn:- Trần trưởng lão, không bảy bây giờ ngài đi trợ giúo Trinh Diệp Dương sao?

Tại sao hiện tại lại quay về rồi?Trần Thăng Cương hai mắt nhưng trọng, vẻ mặt nghiêm nghị nói:- Tôi mang theo khẩu dụ của giáo chủ, có nhiệm vụ tuyệt mật cần bàn giao với các người!

Hết thảy quỳ xuống, lắng nghe khẩu dụ của giáo chủ!- Giáo chủ thần thông quảng đại, thiên hạ vô địch, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!Trong mắt Trữ Ý rùng mình nhìn qua bảy tên đàn chủ quỳ xuống, trong miệng lớn kêu khẩu hiệu nhìn qua Trần Thăng Cương.- Khẩu dụ của giáo chủ là các ngươi đi chết đi!Trong mắt Trần Thăng Cương hiện ra thần sắc dữ tợn, thoáng cái phát động năng lực thao túng đại địa, trong một chớp mắt hai đạo gai đất bắn lên cao, trực tiếp xuyên qua thân thể của hai tên đàn chủ.- Trần...Trữ Ý nhìn qua thân thể hai tên đàn chủ bị xuyên thủng, chết thảm ở trước mặt của hắn, trong lòng của hắn hiện ra thần sắc sợ hãi và tức giận, hắn vừa mới kêu to một chữ thì một đạo ánh đao xẹt qua cổ của hắn, đầu hắn rơi xuống đất, máu tươi bắn lên cao cao.Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ chém giết Trữ Ý xong, tiện tay một đao chém qua đầu của một tên đàn chủ đang quỳ.Lúc này Bạch Tiểu Thắng đứng ở bên cạnh cũng sử dụng kỹ năng, thân hình hắn chớp động, dao găm màu xanh trong tay lóe lên ba lượt, liền đâm thủng yết hầu của ba tên đàn chủ.Bên kia Tống Diệu Y cũng đâm ra một thương cực kỳ hung ác, trực tiếp một thương đâm thủng cổ của tên đàn chủ đan quỳ.Chỉ trong mấy hô hấp Trữ Ý cùng với bảy tên đàn chủ thực lực không tầm thường chết trong tay của Nhạc Trọng.- Động thủ!Chém giết xong Trữ Ý và bảy tên đàn chủ thực lực không tầm thường kia, Nhạc Trọng đi ra bên ngoài phòng, nhìn qua Trịnh Minh Hòa ra lệnh.Đám chiến sĩ giấu trong các góc của cư xá hoa viên cầm súng máy hạng nặng bắn vào đám cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo!Trong chớp mắt những tên cuồng tín đồ Thông Thiên thần giáo lúc này bị mưa đạn bao trùm, biến thành huyết nhục mơ hồ, bọn họ đứng chỉnh tề chính là bia ngắm tốt nhất, căn bản chạy không khỏi làn đạn của bộ hạ Nhạc Trọng.Sau một vòng xạ kích, năm mươi tên cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo tất cả biến thành thi thể nằm trong vũng máu, Trịnh Minh Hòa mang theo bộ hạ từ các nơi bí ẩn đi ra, thần sắc lạnh lùng chém một đao vào cổ đám cuồng tín đồ còn chưa chết.Mà cao tầng Tâm Trữ Trấn đã chết toàn bộ, cuồng tín đồ với tư cách cơ sở của Thông Thiên thần giáo đã bị Nhạc Trọng giết hơn một ngàn.

Còn sót lại chỉ là giáo đồ bình thường của Thông Thiên thần giáo, cũng đều bị Trần Thăng Cương toàn bộ lừa gạt tiến vào cư xá hoa viên, hết thảy bắt giữ lại.

Cả Tâm Trữ Trấn cũng bị Nhạc Trọng khống chế trong tay.Nhạc Trọng sau khi nếm qua ngon ngọt trực tiếp ra lệnh cho Trần Thăng Cương:- Trần Thăng Cương, anh lập tức báo cáo về tổng bộ Thông Thiên thần giáo!

Báo cáo là địch nhân đã bị toàn diệt, nhưng mà Ngưu trưởng lão, La trưởng lão chết trận!

Bộ hạ của anh tổn thất thảm trọng, bảo người tổng bộ tới bổ sung vào.- Vâng!

Thủ lĩnh! !

Tôi sẽ báo cáo với bên kia!Trần Thăng Cương cũng là nhân vật phản diện thành công, hắn đã làm thủ hạ của Nhạc Trọng thì thông qua đài vô tuyến truyền đạt lời của Nhạc Trọng về tổng bộ Thông Thiên thần giáo.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi mới lên tiếng:- Chờ một chút! !

Sáu giờ tối anh hãy báo cáo!Sức chiến đấu của bộ hạ Nhạc Trọng đã suy yếu, tuy bọn họ là người cường hóa, nhưng mà bây giờ đã mệt mỏi, Trinh Diệp Dương dẫn đầu phản đồ Thông Thiên thần giáo càng không chịu nổi.

Bọn họ hiện giờ cần nghỉ ngơi.Sáu giờ tối đi báo cáo, chuyện này làm cho tổng bộ Thông Thiên thần giáo có thời gian phản ứng, bọn họ tối thiểu nhất cũng phải sáng mai mới đi tới Tâm Trữ Trấn.

Như vậy lưu thời gian cho người của Nhạc Trọng nghỉ ngơi.- Đóng giữ tại chỗ!

Chờ đợi mệnh lệnh!Trần Thăng Cương đem lời nói dối của Nhạc Trọng báo cáo về cho tổng bộ Thông Thiên thần giáo, chỉ đạt được mệnh lệnh vô cùng đơn giản.

Thông Thiên thần giáo cũng không có đưa ra lệnh quan trọng nào cả.Nhạc Trọng cũng không có lãng phí thời gian một đêm này, hắn đem người Miêu trong Tâm Trữ Trấn, Đào Mộc Trấn cứu ra và nhét vào dưới trướng, đem hai trăm người Miêu nam nữ đưa vào một bộ, trực tiếp giao cho Thượng Luân thống lĩnh.

Tù binh của hắn là giáo đồ Thông Thiên thần giáo có sáu trăm người.

Hắn đem hơn sáu trăm giáo đồ Thông Thiên thần giáo chia thành sáu bộ, phân biệt giao cho Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương, Bạch Tiểu Thắng, Lỗ Trữ Thủy, La Xích Phong, Minh Giai Giai thống lĩnh.Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương cũng đã trở thành đại phản đồ của Thông Thiên thần giáo, bọn họ đã dính máu tươi của giáo đồ Thông Thiên thần giáo.

Cho dù bọn họ lần nữa phản bội Nhạc Trọng, cũng khó có thể dung nhập vào Thông Thiên thần giáo, bởi vậy Nhạc Trọng cũng sử dụng bọn họ.Nhạc Trọng một đêm không ngủ, một mình đi tuần tra chung quanh Tâm Trữ TrấnTâm Trữ Trấn khoảng cách Thông Thiên thần giáo không tới hai mươi cây số, có d-ow,n load ebook m ớ i, n hấ-t ,t ạ i kk t ru y e n .c om thể nói bọn họ hiện giờ đã ở trước mắt của địch nhân, hơn nữa hàng tướng Trần Thăng Cương, Trinh Diệp Dương cũng không thể nào nhận được tín nhiệm của hắn, hắn chỉ có thể hành động tuần tra ban đêm mà thôi, gác đêm chung quanh Tâm Trữ Trấn để phòng ngừa ngoài ý muốn.Đồng thời chỗ radio, cửa trấn các trọng địa, Nhạc Trọng cũng phái cao thủ tâm phúc tiến hành thủ hộ.Đêm nay trôi qua vô cùng bình tĩnh.Sáng sớm hôm sau, trời vừa tảng sáng Nhạc Trọng nhận được lệnh của tổng bộ Thông Thiên thần giáo truyền tới.- Lập tức mang theo người và toàn bộ vũ khí tiến về tổng bộ!

Gặp được địch nhân thì tiêu diệt!Trần Thăng Cương trực tiếp nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Làm sao bây giờ, thủ lĩnh?Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, nhìn qua Trần Thăng Cương dò hỏi:- Thực lực quan trọng của Thông Thiên thần giáo là như thế nào?

Chương 484: Huyện Long An! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comHuyện Long An! (2)Trần Thăng Cương nhanh chóng hồi đáp:- Tại Thông Thiên thần giáo ở khu vực quan trọng có bốn trưởng lão trú đóng, bốn mươi tên hộ pháp, sáu mươi tên đàn chủ.

Bọn họ đều là người cường hóa cao cấp.

Trừ chuyện đó ra trong Thông Thiên thần giáo có năm ngàn giáo đồ, trong năm ngàn giáo đồ có một ngàn giáo đồ áo bào trắng, đó chính là cuồng tín đồ.

Trong một ngàn tên cuồng tín đồ còn có năm mươi cao thủ mặc giáp da biến dị thú cấp ba.

Bọn họ chính là tinh nhuệ dưới trướng lệ thuộc vào Lệnh Hồ Tương Như -- sứ đồ chi kiếm.

Năm mươi tên này có thực lực hộ pháp cao cấp, hơn nữa bọn họ cực kỳ sùng bái Lệnh Hồ Tương Như, đạt tới trình độ điên cuồng.

Sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ.Giáp da biến dị thú cấp ba trong Thông Thiên thần giáo cũng là bảo vật cực kỳ thưa thớt.

Cho dù hộ pháp, đàn chủ trong tay cũng không có một cái, nhưng mà cao thủ trong sứ đồ chi kiếm mỗi người một bộ, hiển nhiên là một cổ lực lượng cực kỳ đáng sợ.Trần Thăng Cương nói chuyện đến Lệnh Hồ Tương Như, trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi.- Nhưng mà trong Thông Thiên thần giáo, đáng sợ nhất chính là giáo chủ Lệnh Hồ Tương Như, sau lưng của hắn có phật quang, đao thương bất nhập, nói là làm ngay!

Người buộc hắn hoàn toàn ra tay thì đều là người chết!

Lúc trước hắn tới mời chào tôi, tôi biết rõ mình không phải là đối thủ cho nên đầu hàng hắn ngay.

Năng lực của hắn cụ thể là gì thì tôi cũng không biết.

Cả Thông Thiên thần giáo cũng không biết rõ, nhưng mà theo tôi phỏng đoán, hắn vô cùng có khả năng là người tiến hóa cường đại.Nhạc Trọng trầm tư một sẽ trực tiếp nói:- Tôi biết rõ!

Dựa theo lệnh của hắn đi, chúng ta xuất binh xem sao!Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thí tám trăm người đi từ trong Tâm Trữ Trấn tới tổng bộ Thông Thiên thần giáo.Nhạc Trọng lúc này cùng Minh Giai Giai, Trần Thăng Cương ngồi trong một chiếc Hammer xung trận ngựa lên trước tiến vào trong tổng bộ của Thông Thiên thần giáo.Trần Thăng Cương người này là trưởng lão Thông Thiên thần giáo dẫn dắt, Nhạc Trọng nhanh chóng đi tới gần tổng bộ Thông Thiên thần giáo.Nhạc Trọng lúc này đi tới gần Thông Thiên thần giáo, chợt nghe được tiếng súng vang kịch liệt, còn có âm thanh nổ tung.- Quả nhiên xảy ra vấn đề!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra hàn quang, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ, đồng thời bước nhanh tới trước.Nhạc Trọng nhanh chóng đi lên một đỉnh núi nhỏ, ở xa xa nhìn qua chuyện xảy ra trong huyện Long An bên dưới.Chỉ thấy ở hướng huyện Long An có một đám cầm súng trường, ăn mặc quần áo và trang sức loạn thất bát tao đang điên cuồng tấn công vào huyện Long An.Những phần tử vũ trang này có trang bị vô cùng tốt, có súng trường, súng máy hạng nhẹ, súng máy hạng nặng, lựu đạn phát xạ, ống phóng rốc-két, lựu đạn, pháo cối.

Bọn họ dựa vào trang bị tốt không ngừng áo giáo đồ Thông Thiên thân giáo trong huyện Long An phải ẩn nấp.Nhạc Trọng lấy ra ống nhòm nhìn qua đám phần tử vũ trang, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ:- Sức chiến đấu của đám người này không kém!

Nhưng mà còn chưa phải đối thủ doanh tinh nhuệ của mình!

Bọn chúng không được huấn luyện quân sự nghiêm túc, là học tập trong thực chiến mà đi lên.- Thần Tiên hộ thể!

Đao thương bất nhập!

Thần Tiên hộ thể!

Đao thương bất nhập!Ở phương hướng huyện Long An thì giáo đồ Thông Thiên thần giáo liên tục tan tác, ở trong huyện thành có bốn trăm tên cuồng tín đồ áo bào trắng lao ra ngoài, bọn họ tay cầm đại khảm đao, trong miệng hô lớn khẩu hiệu, lao ra ngoài trấn muốn quyết tử chém giết địch nhân.So với đám cuồng tín đồ mà Nhạc Trọng đối phó rất khác biệt, những cuồng tín đồ này tuy phát động quyết tử, nhưng mà bọn họ đứng rất phân tán, muốn toàn diệt bọn chúng thật sự khó khăn.Nhìn thấy đám cuồng tín đồ phát động công kích, những tên phần tử vũ trang dùng vũ khí hạng nặng nhẹ nhắm vào cuống tín đồ.Dưới làn đạn dày đặc bao phủ không ít cuồng tín đồ áo trắng bị biến thành cái sàng.

Nhưng mà tài bắn súng của đám phần tử vũ trang này không tinh chuẩn, những cuồng tín đồ đứng lại phân tán, bọn chúng chỉ bị giết chừng trăm người, trừ chuyện đó ra còn có một ít cuồng tín đồ trúng đạn nằm xuống, cũng không cách nào có tên nào tổn thương mảy may.

Dưới tình huống như thế một gã cuồng tín đồ áo trắng vượt qua mưa bom lửa đạn xông thẳng tới trước, huy động đại đao chém vào đám phần tử vũ trang.Những cuồng tín đồ này xông vào trong trận địa của đám phần tử vũ trang, chợt vung đao chém vào đám phần tử vũ trang, thường thường một đao là trực tiếp chém chết một tên phần tử vũ trang.- Cứu mạng!- Ao !

Cứu mạng!"..."

Những cuồng tín đồ giống như ác ma xông thẳng qua đám phần tử vũ trang, những phần tử vũ trang bị giết mà sụp đổ, rất nhiều người vứt bỏ súng ống trực tiếp chạy ra phía sau.- Cũng là một đám ô hợp!Nhạc Trọng nhìn qua biểu hiện của đám phần tử vũ trang, trong nội tâm lẳng lặng thầm nghĩ.Những phần tử võ trang phần tử hoàn toàn là ỷ vào trang bị tiên tiến của mình mà chiến đấu với giáo đồ Thông Thiên thần giáo, một khi bị cuồng tín đồ của Thông Thiên thần giáo cận thân thì mất đi dũng khí chiến đấu.- Thần Tiên hộ thể, đao thương bất nhập!- Thần Tiên hộ thể, đao thương bất nhập!Những cuồng tín đồ áo trắng rống to lên, giống như điên xung phong liều chết xông qua đám phần tử vũ trang, đem những phần tử vũ trang chém giết như heo chó.- Sát! !

Sát! !

Sát!- Giáo chủ vạn tuế! !

Giáo chủ vạn vạn tuế!"..."

Nhìn thấy đám phần tử vũ trang bị đám cuồng tín đồ chém giết xe m ,t ại k-k t ru-y.en.co.m sụp đổ,giáo đồ Thông Thiên thần giáo lúc này sĩ khí đại chấn.Một gã trưởng lão thân hình cao lớn, cưỡi một xe gắn máy, hai mắt như điện dẫn theo năm mươi người, mang theo cuồng tín đồ chạy ra khỏi trấn, chạy theo giết đám phần tử vũ trang.Năm tên đà chủ cũng mang theo ba trăm tên thủ hạ của mình xông thẳng lên phía trước.Đúng lúc này đột nhiên trong đám phần tử vũ trang xuất hiện đám chiến sĩ mặc âu phục đen, những tên mặc âu phục này cầm lựu đạn phát xạ, không ngừng xạ kích vào cuồng tín đồ áo trắng.Một phát đạn lựu đạn bắn vào trong đám cuồng tín đồ.Chỉ thấy tên cuồng tín đồ áo trắng bị bắn trúng thì liền trực tiếp chết ngay, mặc dù ăn mặc giáp da biến dị thụ cấp ba cũng không cách nào hoàn toàn phòng ngự uy lực của súng phóng lựu.

Về phần những cuồng tín đồ không mặc giáo da biến dị cấp ba thì thân thể trực tiếp nổ thành phấn vụn.Cơ hồ cùng một thời gian, đám phần tử vũ trang đang chạy trốn lập tức quay lại nổ súng, các loại súng máy hạng nặng chẳng phân biệt địch ta bắn vào trong đám phần tử vũ trang, cuồng tín đồ áo trắng.Trong bắn phá điên cuồng như vậy, đám phần tử vũ trang vứt bỏ vũ khí và cuồng tín đồ áo trắng không ngừng bị bắn thành cái sàng.Đồng thời các loại hỏa lực cất dấu cũng không ngừng xạ kích, không ngừng bắn quét qua giáo đồ Thông Thiên thần giáo lao tới và ở trong huyện Long An, làm cho đám người lao tới sụp đổ.Từng chiếc xe gắn máy trực tiếp bị bắn trúng, người chạy xe cũng chết đi.

Chương 485: Tàn sát lẫn nhau.Chỉnh sửa : kktruyen.comNăm tên đà chủ cầm đao nhìn thấy một màn điên cuồng như vậy thì hoảng sợ.

Chỉ có tên trưởng lão thực lực cường hoành không ngừng xuyên qua làn mưa đạn, cuối cùng nhất trốn vào trong huyện Long An.- Gia hỏa thật độc ác!Nhạc Trọng nhìn thấy màn này thì nội tâm phát lạnh.Những tên phần tử vũ trang nhỏ yếu chính là mồi nhử của tên chỉ huy sau lưng, dụ dỗ đám cuồng tín đồ trong huyện Long An tiến vào phạm vi công kích, giáo đồ Thông Thiên thần giáo vừa tiến lên thì lập tức hạ lện cho thủ hạ bắn giết đám giáo đồ và phần tử vũ trang mồi nhử, hiển nhiên kẻ chỉ huy là thế hệ tâm ngoan thủ lạt và quyết đoán.Hơn bốn trăm cuồng tín đồ bị diệt, đối với Thông Thiên thần giáo trong huyện Long An mà nói la một đả kích cực lớn, trong bốn trăm tên cuồng tín đồ có mười tên sứ đồ chi kiếm, bọn họ cũng chết dưới súng phóng lựu nổ tung.

Việc này thực sự làm cho sĩ khí giáo đồ Thông Thiên thần giáo trong huyện Long An hạ thấp rất lớn.Những phần tử vũ trang tiêu diệt cuồng tín đồ trong Thông Thiên thần giáo xong, bản thân cũng tổn thất hơn hai trăm tên chiến sĩ.

Nhưng mà đám phần tử vũ trang nhao nhao ra khỏi nơi ẩn nấp, không ngừng tiến công vào trong huyện Long An.- Nơi này là một doanh bộ đội!

Đây cũng chính là nói trong tay người chỉ huy này nắm giữ một doanh hoặc là hai doanh dự bị!

Những trang bị này là của quân đội chính quy!

Bọn họ có quy mô chắc là cấp đoàn, hoặc là quy mô hai doanh.Nhạc Trọng nhìn qua đám phần tử vũ trang, khẽ chau mày.

Hắn cũng thường xuyên mang binh đánh nhau, liếc thấy đã nhận ra biên chế của đám người này.Lúc này đổi thành phe giáo đồ Thông Thiên thần giáo của huyện Long An phòng thủ.

Trong tay bọn họ cũng có súng trường, một tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo cầm súng bắn tỉa ở điểm cao, dấu người trong đám phần tử vũ trang.Một tên phần tử vũ trang lao tới bị bắn nổ đầu.Dưới uy hiếp của những tên lính bắn tỉa, tên phần tử vũ trang nhao nhao ẩn nấp thân thể.

Đồng thời những tên súng bắn tỉa của bọn họ tiến hành đối xạ với bắn tỉa trong huyện Long An.Trong chiến đấu bắn tỉa như thế này, bắn tỉa đỉnh cấp không ngừng chết đi.Mặt khác những tên phần tử vũ trang cầm lấy pháo cối, ống phóng rốc-két không ngừng bắn vào trong huyện Long An.

Cứ điểm giáo đồ huyện Long An không ngừng bị tiêu diệt.

Không có vũ khí nặng nên giáo đồ Thông Thiên thần giáo khó mà chống lại được.Sau khi những phần tửu vũ trang cách huyện Long An chừng hai trăm mét, đột nhiên một tên trưởng lão của Thông Thiên thần giáo dáng người khôi ngô lao ra.Tên trưởng lão Thông Thiên thần giáo này nhảy vào trong đám phần tử vũ trang, trong tay cầm ám ma đao huyễn hóa đao ảnh trùng trùng điệp điệp, một tên phần tử vũ trang bị hắn chém giết, thân hình hắn chớp động, cơ hồ giống như hổ vào bầy dê, trong mấy hô hấp ngắn ngủi đã có tám tên phần tử vũ trang chết trong tay của hắn rồi.Đột nhiên bạo phát giết chết tám tên phần tử vũ trang, thân hình của tên trưởng lão này chớp động và sau đó không còn bóng dáng.Ở một bên khác, hơn mười tên phần tử vũ trang cẩn thận từng chút tiến lên phía trước, đột nhiên lúc này hơn mười quả băng chùy lao ra ngoài, lập tức đem mười tên phần tử vũ trang đính trên mặt đát, trực tiếp giết chết bọn họ.

Đám phần tử vũ trang còn sót lại không ngừng bắn phá, nhưng mà chỉ bắn ra vô số thủy tinh, không có làm bị thương tến trưởng lão Thông Thiên thần giáo mảy may.Nếu như nói trận công này hỏa lực hiện đại chiếm ưu thế, như vậy trong chiến đấu đường phố thì cao thủ dị năng của Thông Thiên thần giáo chiếm cứ ưu thế.

Trừ phi có thể dùng trọng phải oanh kích kiến trúc thành bình địa, nếu không thì những cao thủ Thông Thiên thần giáo sẽ lợi dụng địa hình thì khi đó rất đáng sợ.Mà cao thủ Thông Thiên thần giáo tập kích quấy rối cho nên đám phần tử vũ trang chết và tổn thương thảm trọng, không thể không tụ họp lại, càng thêm đẩy mạnh bước tiến vào trong huyện Long An.Vào lúc này một doanh trang bị vũ khí tốt tiến vào thị trấn nhỏ, gia nhập trong chiến đấu.Trần Thăng Cương nhìn qua huyện Long An thì trong mắt hiện ra thần sắc sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Thủ lĩnh, làm sao bây giờ?Trần Thăng Cương trời sinh tính nhát gan, hắn cũng không muốn gia nhập chiến đấu kịch liệt như vậy.- Đợi!Nhạc Trọng nhìn qua hướng huyện Long An và trầm giọng nói.Trong tay của Nhạc Trọng lúc này cũng có tám trăm người, tương đương với hai doanh binh sĩ, thế nhưng mà đem hai doanh này đưa vào trong chiến đấu thế này, hai doanh này trong thời gian ngắn sẽ bị sụp đổ.- Lão đại!

Làm sao bây giờ?Trên một sườn núi nhỏ, một tên nam tử dáng người khôi ngô, lưng hùm vai gấu đeo mắt kính, nhìn qua nam tử trẻ tuổi dáng người đơn bạc, thập phần nhã nhặn hỏi.Tên nam tử nhã nhặn trước mặt này chính là thủ lĩnh của đám phần tử vũ trang, tên là Ôn Phúc Tân, tên nam tử cao to vạm vỡ chính là anh em kết nghĩa của Ôn Phúc Tân, La Lôi Hổ!Trong mắt Ôn Phúc Tân hiện ra dị quang, thở dài một hơi nói:- Là tôi phán đoán sai lầm! !

Thật không ngờ Thông Thiên thần giáo tà giáo này ý chí chiến đấu kiên cường như vậy, không ngờ còn sức đánh nhau.Trong dự liệu của Ôn Phúc Tân thì sau khi dụ đám cuồng tín đồ lao ra ngoài, bọn họ sẽ dùng vũ khí nóng tấn công làm Thông Thiên thần giáo sụp đổ.

Nhưng mà sự thật không có thuận lợi như thế này, hắn đem hai doanh đưa vào trong tấn công, đánh cho Thông Thiên thần giáo lung lay sắp đổ lại không có sụp đổ.Ở trong huyện Long An biến thành cái cối xây thịt chân chính, mỗi thời mỗi khắc có giáo đồ Thông Thiên thần giáo tử vong, cũng mỗi thời mỗi khắc đều có tinh nhuệ của Ôn Phúc Tân tử vong.

Ôn Phúc Tân lần đầu tiên nhìn thấy chiến đấu thảm thiết như vậy.La Lôi Hổ đề nghị nói:- Nếu không trước rút lui đi! !

Trước mắt cho dù ngang tài ngang sức.

Chúng ta về sau lại đánh bọn chúng.Trong mắt Ôn Phúc Tân hiện ra thần sắc âm trầm:- Không được! !

Hiện tại rút lui đã muộn, nếu rút lui thì đối phương sẽ thừa cơ truy sát, chỉ sợ chúng ta sẽ bị trọng thương!

Bọn chúng trước mặt không có vũ khí nóng, tiếp theo muốn thuận lợi tấn công sẽ không dễ dàng như vậy đâu.La Lôi Hổ có chút lo lắng hỏi:- Vậy làm sao bây giờ?Ôn Phúc Tân sâu hít sâu một hơi, trầm giọng ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Toàn quân tiến công, mục tiêu huyện Long An!

Trước mắt cho dù đánh download ebook mới nhất tại kktruyen.com tới người cuối cùng cũng không được phép rút lui! !

Hiện tại chúng ta cùng Thông Thiên thần giáo chỉ có một phương thắng lợi sau cùng mà thôi.Nhận được mệnh lệnh dập nồi dìm thuyền của Ôn Phúc Tân thì binh doanh trên đỉnh núi nhỏ lập tức ra lệnh nghiền áp huyện Long An bên kia.Một tên trưởng lão của Thông Thiên thần giáo từ trong cửa sổ lao ra ngoài, trường đao lóe lên liên tục, thoáng cái chém giết ba tên phần tử vũ trang.mà tên trưởng lão Thông Thiên thần giáo vừa muốn rút đi, đột nhiên thân thể của hắn dừng lại ở giữu không trung.

Trong mắt của hắn hiện lên một tia kinh hãi, trong hai mắt của hắn trông thấy ba gã người cường hóa lạnh như băng nhìn qua hắn, hai tay vươn về trước, phát động năng lực.

Chương 486: Giáo chủ Thông Thiên thần giáo.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Đi chết!La Lôi Hổ cầm một ống phóng rốc-két nhắm vào tên trưởng lão Thông Thiên thần giáo và bóp cò.Oanh một tiếng vang thật lớn, viên đạn bắn vào tên trưởng lão của Thông Thiên thần giáo, trực tiếp làm tên trưởng lão bị nổ thành nhiều mảnh.Binh doanh thứ ba vừa gia nhập vào chiến đấu, Thông Thiên thần giáo tại huyện Long An liên tục bại lui.Ôn Phúc Tân cũng là người cường hóa cao cấp, những người cường hóa mà chiến đấu trong hẻm nhỏ thì phát huy tác dụng cực lớn.

Nếu như bọn họ phối hợp với binh sĩ bình thường săn giết cao thủ của Thông Thiên thần giáo thì chiến đấu cực kỳ thảm thiết.

Thông Thiên thần giáo cũng bị đánh bại lui liên tục.Đồng thời dưới công kích của đạn pháo, đại bộ phận giáo đồ bình thường của Thông Thiên thần giáo cũng bắt đầu sụp đổ, đại lượng giáo đồ bình thường bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng, không có cách nào tổ chức lại.- Thắng!Ôn Phúc Tân nhìn qua binh lính không ngừng đẩy mạnh trận địa, cùng Thông Thiên thần giáo bắt đầu sụp đổ thì trong nội tâm có chút buông lỏng một hơi.- Giáo chủ vạn tuế! !

Giáo chủ vạn vạn tuế!- Giáo chủ vạn tuế!"..."

Thời điểm Thông Thiên thần giáo đã bắt đầu sụp đổ thì đột nhiên ở trước truyền ra âm thanh hưng phấn.Một tên nam tử trung niên tướng mạo bình thường, tóc rơi lả tả, ăn mặc một bộ cà sa màu vàng kim từ trước đi tới.

Trung niên nhân này chính là giáo chủ Thông Thiên thần giáo Lệnh Hồ Tương Như.Ở sau lưng của Lệnh Hồ Tương Như có bốn đạo phật quang chói mắt, đồng thời sau lưng còn có bốn mươi tên sứ đồ mặc áo bào trắng đi theo.Trong hai mắt Lệnh Hồ Tương Như có hàn quang bắn ra mạnh mẽ, lời nói chấn động chung quanh:- Các ngươi là những người lòng dạ hiểm độc tội ác tày trời, trước mắt ta sẽ thay thần thẩm phán và phán quyết các ngươi, tiễn đưa các ngươi xuống địa ngục, cho các ngươi trọn đời không được siêu sinh.

Dùng chuộc trọng tội ngày hôm nay của các ngươi! !

Quỳ xuống đi!

Sám hối đi! !

Buông tha chống cự, ngoan ngoãn nhận lấy cái chết.

NHư vậy tương lai các người còn có cơ hội làm lại từ đầu.Thời điểm Lệnh Hồ Tương Như nói ra thì đám phần tử vũ trang đang tấn công thì lập tức sợ hãi dừng lại.Nhạc Trọng lúc này đã lẻn vào một góc của huyện Long An, hắn nghe được Lệnh Hồ Tương Như nói vậy thì lập tức cảm giác được sóng tinh thần lực cường đại truyền tới:- Đây là kỹ năng khuếch trương của tinh thần hệ! !

Hắn có được kỹ năng như vậy, trách không được có thể trở thành một tên giáo chủ tà đạo, lại có nhiều cuồng tín đồ như vậy!Âm thanh của Lệnh Hồ Tương Như như sấm, âm thanh của hắn vang lên trong tâm linh của mọi người, làm cho người ta có cảm giác mình như con sâu con kiến nhỏ bé:- Bỏ vũ khí xuống! !

Buông tha chống cự!Dưới mệnh lệnh của Lệnh Hồ Tương Như thì một tên phần tử vũ trang gần đó khóc rống lên, trong nội tâm rốt cuộc không sinh ra bất cứ chiến ý nào cả, đám người khác lập tức buông súng và khóc lớn lên.Bốn mươi tên cao thủ sứ đồ chi kiếm bước lên phía trước, huy động Phảng Chế Đường Đao trong tay trực tiếp chém thủ cấp đám người này.- Giáo chủ vạn tuế!

Thần uy vô địch!- Giáo chủ vạn tuế!

Thần uy vô địch!"..."

Những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo nhìn thấy di trạng này thì vô cùng hưng phấn, càng phát hưng phấn gầm rú lên.Phanh!

Thời điểm đám người đang hưng phấn, cao điểm phương xa có viên đạn bắn tỉa bắn vào Lệnh Hồ Tương Như.Viên đạn bắn tỉa kia lập tức bay tới, xuất hiện ở trước người của Lệnh Hồ Tương Như và chợt lơ lửng trước mặt của hắn chừng ba mét.- Tôi chính là sứ đồ của thần!

Thay thần linh cứu rỗi nhân gian, đao thương bất nhập, vạn pháp bất xâm!

Bất luận là công kích gì cũng không thể xúc phạm tới tôi, bất luận là người nào có ý công kích tôi đều gieo gió gặt bão!Lệnh Hồ Tương Như âm thanh như sấm đưa mắt nhìn qua vị trí bắn tỉa, viên đạn bắn tỉa đang lơ lửng trước mặt lập tức bay ngược trở về, thoáng cái xuyên qua đầu của tên lính bắn tỉa.Lệnh Hồ Tương Như âm thanh như sấm quanh quẩn khu vực này, nói:- Các con dân của ta, trong tay các ngươi cầm đao thương giết sạch những tên tà ma này đi! !

Bọn chúng chính là căn nguyên mục nát trên đời, thần chán ghét tồn tại tà ác, giết sạch bọn chúng các người sẽ có công lai, sẽ có thể bước vào thần quốc, sau khi chết sẽ trọng sinh trong thần quốc, được hưởng cực lạc vĩnh hằng!- Giết!

Giết sạch đám tà ma lòng dạ hiểm ác!- Giết!

Giết sạch đám tà d own loa.d ,P RC mớ,i nh ất -t ạ,i kktru ye.n-. co m, ma lòng dạ hiểm ác!"..."

Trong âm thanh của Lệnh Hồ Tương Như tràn ngập sóng tinh thần mạnh mẽ bao phủ, đại bộ phận giáo đồ của Thông Thiên thần giáo đều bị lời nói của hắn mê hoặc, trong nội tâm huyết khí dâng lên, hai mắt đỏ thẫm cầm đao thương lên điên cuồng xông qua phía đám phần tử vũ trang đang đứng trước mặt.Lệnh Hồ Tương Như giống như thần linh hành tẩu thế gian, sóng tinh thần khuếch tản ra khắp bốn phương tám hướng:- Địch nhân của ta, bỏ vũ khí xuống!

Sám hối đi! !

Buông tha chống cự, các ngươi sẽ có được cơ hội trọng sinh.Sóng tinh thần của Lệnh Hồ Tương Như tràn ngập và cuốn hút, rất nhiều người tâm trí không kiên định lập tức sinh ra ý chí suy bại và sụp đổ, bọn hắn quỳ xuống khóc rống lên, vũ khí trong tay cũng rơi xuống đất, bị những giáo đồ điên cuồng của Thông Thiên thần giáo chém giết.Mà đám phần tử vũ trang tiến vào huyện Long An lập tức bị tiêu diệt nhanh chóng.- Nã pháo! !

Nổ chết bọn chúng!La Lôi Hổ rống lớn kêu lên.Một viên đạn pháo cối bắn vào vị trí của Lệnh Hồ Tương Như và tín đồ của hắn.Âm thanh nổ vang không ngừng vang lên, vị trí của Lệnh Hồ Tương Như có hỏa lực bao phủ hơn mười tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo bị dư âm nổ tung chết ngay tại chỗ.Tuy những phần tử vũ trang này không tinh thông súng pháo, so ra còn kém binh sĩ chuyên nghiệp, nhưng mà bọn họ được huấn luyện sử dụng pháo cối cũng thường xuyên, hơn mười khẩu pháo cối cùng bắn vào một chỗ, uy lực đúng là không thể khinh thường.La Lôi Hổ nhìn qua bụi mù phương xa, trong nội tâm thầm nghĩ:- Sứ đồ của thần thì thế nào chứ?Năng lực của Lệnh Hồ Tương Như quá quỷ dị và cường dại.

La Lôi Hổ còn chưa từng nhìn thấy kẻ nào có thể dùng lời nói ảnh hưởng phạm vi lớn như vậy.

Trước mặt năng lực đáng sợ này, lính ba doanh của hắn trước mặt của Lệnh Hồ Tương Như chỉ sợ không chịu nổi một kích.Không nhiễm một hạt bụi, Lệnh Hồ Tương Như thập phần quỷ dị xuất hiện ở trước mặt La Lôi Hổ, hai mắt lạnh như băng ra lệnh:- Các ngươi có ý đồ công kích sứ đồ của thần!

Tội ác cực lớn!

Tự sát tại chỗ!- Vâng!

Chúng tôi có tội!Lời nói của Lệnh Hồ Tương Như bao phủ, ánh mắt của hơn mười tên phần tử vũ trang lập tức trống rỗng, cầm lấy súng trường trong tay chỉa vào cổ họng và bóp cò.Nhương theo đó là mấy chục âm thanh súng nổ vang lên, đầu của mấy tên này xuất hiện cái lỗ, biến thành thi thể, co quắp té trên mặt đất.

Chương 487: Giáo chủ Thông Thiên thần giáo. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comLa Lôi Hổ chính là người cường hóa cao cấp cấp 46.

Âm thanh trong miệng Lệnh Hồ Tương Như vừa nói thì thân thể của hắn động, co hồ tay cầm ám ma đao của hắn không bị khống chế, tay run rẩy đưa lên yết hầu.- Không được! !

Mình không thể chết!Thời điểm ám ma đao sắp xuyên thủng cổ họng của La Lôi Hổ thì trong đầu của hắn có một tia thanh minh, hắn hung hăng cắn đầu lưỡi một cái, cắn đứt đầu lưỡi và đau đớn làm cho hắn tỉnh táo lại.- Thật đáng sợ! !

Yêu pháp thật cường đại, mình không phải đối thủ của hắn!La Lôi Hổ ùừa thanh tỉnh, chợt giống như linh miêu nhảy ra phía sau, trên lưng của hắn tràn ngập mồ hôi lạnh, không cách nào sinh ra ý chiến đấu với Lệnh Hồ Tương Như nữa.Lệnh Hồ Tương Như nhìn thấy La Lôi Hổ thoát đi, khẽ chau mày, sau lưng phật quang lóe lên, viên đạn ở bốn phương tám hướng dừng cách hắn năm mét.Lệnh Hồ Tương Như đưa mắt nhìn chung quanh và âm thanh như sấm.- Bất luận là kẻ nào có y đồ công kích ta sẽ gieo gió gặt bão!Mấy trăm viên đạn lơ lửng trước người của Lệnh Hồ Tương Như bay ngược lại, đem chúng trả lại cho chủ nhân bắn chúng, thoáng cái mấy trăm viên đạn bắn lên người của hai mươi mấy tên phần tử vũ trang.- Địch nhân của ta, bỏ vũ khí xuống!

Sám hối đi! !

Buông tha cho chống cự, các người sẽ có được hy vọng trọng sinh duy nhất!Sau khi tiêu diệt hai mươi mấy tên phần tử vũ trang, Lệnh Hồ Tương Như tiếp tục giống như thần linh, hắn đi lên phía trước, trong miệng tụng niệm lời nói giống như kinh văn đáng sợ.Dưới lời nói khủng khiếp bao phủ như vậy, từng phần tử vũ trang mất đi sức chiến đấu, quỳ trên mặt đất, bị những giáo đồ Thông Thiên thần chém giết tại chỗ.- Lệnh Hồ Tương Như, quả nhiên là tồn tại yêu nghiệt mà!Ôn Phúc Tân nhìn thấy bộ hạ của mình thì lập tức trầm giọng nói:- Khởi động kế hoạch sát yêu!Dưới mệnh lệnh của Ôn Phúc Tân thì bộ hạ của hắn đã có chuẩn bị.Trước mặt năng lực đáng sợ của Lệnh Hồ Tương Như thì bộ hạ của Ôn Phúc Tân giống như thủy triều bỏ chạy ra phía sau, bỏ lại trận địa và đại lượng vũ khí đạn dược cũng vứt trên mặt đất, trở thành chiến lợi phẩn của Thông Thiên thần giáo.

Những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo công kích càng điên cuồng, không ngừng chém giết bộ hạ của Ôn Phúc Tân.Sau khi tháo chạy ra hai trăm mét, đột nhiên lúc này bộ hạ của Ôn Phúc Tân tổ chức phản công, mấy chục khẩu súng trường từ bốn phương tám hướng bắn vào đám giáo đồ Thông Thiên thần giáo vọt tới, làn đạn dày đặc bắn chết mười mấy tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo.

Hai tên đàn chủ của Thông Thiên thần giáo đuổi theo cũng bị bắn chết tại chỗ.Không có quá nhiều vũ khí nóng và kinh nghiệm chiến đấu nên giáo đồ Thông Thiên thần giáo bỗng chốc bị ngăn lại, bọn họ che đầu rục cổ sau công sự che chắn, chỉ thỉnh thoảng tiến hành xạ kích bộ hạ của Ôn Phúc Tân.Trong đấu súng kịch liệt như thế này, thỉnh thoảng có giáo đồ Thông Thiên thần giáo bị bắn chết, những phần tử vũ trang có mấy người bị thương.- Địch nhân của ta, bỏ vũ khí xuống!

Sám hối đi! !

Buông tha chống cự, các ngươi sẽ có được cơ hội trọng sinh duy nhất!Lệnh Hồ Tương Như đi nhanh vào chiến trường, âm thanh giống như ma chú vang lên.- Chạy mau!Lệnh Hồ Tương Như vừa xuất hiện, bộ hạ của Ôn Phúc Tân chợt sụp đổ, vô cùng chật vật bỏ chạy ra phía sau, trên cánh tay trái của bọn họ có vết thương dài, hiển nhiên bọn họ dùng đau đớn trên cánh tay ngăn cả tinh thần công kích như ma chú của Lệnh Hồ Tương Như!

Nhưng mà bọn họ tự làm mình bị thương cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản tinh thần công kích của Lệnh Hồ Tương Như, nếu như khoảng cách của bọn họ cách Lệnh Hồ Tương Như gần, bọn họ có làm mình bị thương nặng hơn cũng không dùng được.Lệnh Hồ Tương Như khẽ chau mày, bước ra một bước là năm sáu mét, hắn trực tiếp đuổi theo bộ hạ của Ôn Phúc Tân.

Hắn tiêu diệt hơn mười tên tinh nhuệ của Ôn Phúc Tân.Bên người của Lệnh Hồ Tương Như là ba mươi tám tên sứ đồ chi kiếm theo sát.

Bọn họ là hộ vệ của Lệnh Hồ Tương Như, cũng là tín đồ cuồng nhiệt nhất của Lệnh Hồ Tương Như.

Một lần kịch chiến làm bọn họ tổn thất hai người, thế nhưng mà bộ hạ của Ôn Phúc Tân chết trong tay bọn họ cả trăm.Lệnh Hồ Tương Như một đường đánh tới đã tiêu diệt hơn một doanh của Ôn Phúc Tân rồi, chiến sĩ dưới trướng của Ôn Phúc Tân vừa nhìn thấy Lệnh Hồ Tương Như thì chạy thật nhanh, nếu không chỉ có con đường chết mà thôi.- Tự sát ngay tại chỗ!Lệnh Hồ Tương Như trong năm giây đã đuổi tới gần mười tên chiến sĩ tinh nhuệ của Ôn Phúc Tân và lạnh lùng ra lệnh.Lúc này cự ly của Lệnh Hồ Tương Như và mười tên chiến sĩ này là hai mươi mét, trong phạm vi này là kỹ năng của hắn có hiệu quả lớn nhất.Lệnh Hồ Tương Như ưừa ra lệnh thì thân thể của đám người dướng trướng Ôn Phúc Tân lập tức như bị trói buộc, hai mắt lập tức mất đi thần thái hoàn toàn, trực tiếp lấy vũ khí ra và tự sát tại chỗ.- Đi chết đi!Đúng lúc này, trong nội tâm Lệnh Hồ Tương Như sinh ra cảm ứng nguy hiểm, hắn nhìn qua hướng phát ra nguy hiểm, chỉ nhìn thấy La Lôi Hổ bị hắn đuổi giết chật vật quay trở về, đồng thời cầm một tay ấn nhấn xuống.Oanh!

Oanh! !

Oanh! !Tiếng nổ không ngừng từ vị trí của Lệnh Hồ Tương Như truyền tới, những quả bom được chôn từ trước x,e,m tại kk tru y en .c-om lúc này nổ tung lên, tiếng nổ tung khủng bố thôn phệ tất cả.

Các tòa nhà kiến trúc chung quanh cũng sụp đổ.- Pháo kích!La Lôi Hổ nhìn qua vị trí bị nổ tung, điên cuồng gào lên.Hơn mười khẩu súng cối nhắm vào vị trí của Lệnh Hồ Tương Như và oanh kích tới, hỏa lực mạnh mẽ thôn phệ tất cả.La Lôi Hổ bản thân cầm lấy súng phóng lựu và không ngừng oanh kích vào vị trí vừa rồi.- Các ngươi đáng chết!Đúng lúc này ở trong khu vực hỏa lực bao trùm đo có âm thanh tức giận vang lên, một áo cà sa kim quang rách rưới, lộ ra áo giáp da biến dị thú cấp ba, sau lưng phật quang chỉ còn một đạo, tóc dài cũng ngắn đi, gương mặt sưng đỏ lên, một mảnh đạn găm vào má của Lệnh Hồ Tương Như và hai mắt đỏ thẫm.Mấy chục quả bom điều khiển được Ôn Phúc Tân thiết hạ giết Lệnh Hồ Tương Như, vì thế hắn không tiếc đem hơn mười tên chiến sĩ đưa cho Lệnh Hồ Tương Như đồ sát.

Nhưng mà hắn không ngờ Lệnh Hồ Tương Như cường hoành vượt xa dự tính của hắn, trong nổ tung mạnh mẽ như vậy mà không có chết.La Lôi Hổ nhìn thấy Lệnh Hồ Tương Như thì không ngừng dùng súng phóng lựu bắn qua phía Lệnh Hồ Tương Như không ngừng.- Trở về!Trong mắt của Lệnh Hồ Tương Như hiện ra dị quang, phát động kỹ năng cấp ba đường đạn ngược dòng.Trong chớp mắt viên đạn của súng phóng lựu bay ngược về phía La Lôi Hổ, hai viên đạn súng phóng lựu bắn lên người La Lôi Hổ tn người.

Một tiếng nổ vang cực lớn, La Lôi Hổ bị nổ chết tại chỗ.- Tự sát!

Lệnh Hồ Tương Như sau mấy lần chớp động đã chạy tới khu vực súng cối.Dưới mệnh lệnh của Lệnh Hồ Tương Như thì hơn mười tên chiến sĩ dưới trướng của Ôn Phúc Tân lập tức lấy súng lục ra nhét vào họng và bóp cò.

Chương 488: Nhạc Trọng ra tay.Chỉnh sửa : kktruyen.comPhanh!

Phanh!Nương theo đó là tiếng súng vang lên, hơn mười tên chiến sĩ của Ôn Phúc Tân lập tức tự sát chết tại chỗ.- Tụi mày dám làm tao tổn thương !

Hết thảy đều đáng chết!Lệnh Hồ Tương Như lúc này bị đau đớn kích thích trở nên hung bạo phi thường, thân hình của hắn chớp động, giống như ma quỷ bay tới vị trí của Ôn Phúc Tân.- Tự sát!- Tự sát!"..."

Lệnh Hồ Tương Như giống như ma quỷ tiến tới chỗ của Ôn Phúc Tân, những địch nhân nghe được âm thanh của hắn thì lập tức tự sát tại chỗ.

Cho dù người cường hóa cấp ba mươi dưới tiếng quát của Lệnh Hồ Tương Như cũng tâm trí mê mang và tự sát tại chỗ.Nhìn thấy một màn đáng sợ này, chiến sĩ của Ôn Phúc Tân thoáng cái tan tác, khóc hô hào chạy ra phía sau, súng ống đạn dược ném trên đất.Những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo còn sót lại một tên trưởng lão, năm tên đà chủ, hai mươi ba tên đàn chủ xung phong liều chết đuổi giết người của Ôn Phúc Tân, giết tới quân lính của Ôn Phúc Tân tan rã.- Hết!Ôn Phúc Tân nhìn thấy chiến sĩ dưới trướng tan tác đi, vẻ mặt tái nhợt.

Lúc này tấn công Thông Thiên thần giáo hắn cho rằng có tàm phần thắng, chỉ thấy hắn đánh giá sai sức chiến đấu của Lệnh Hồ Tương Như.

Lệnh Hồ Tương Như cơ hồ có sức chiến đấu nghịch thiên, chỉ cần dùng lời nói là có thể giết người.

Nếu như Thông Thiên thần giáo không có Tương Như tồn tại, chỉ sợ hắn đã đánh hạ huyện Long An.- Sát! !- Giết sạch đám lòng dạ hiểm ác!- Giết!"..."

Những giáo đồ Thông Thiên thần giáo giết tới hai mắt đỏ lên, cầm đại đao trong tay không ngừng chém giết đám người chạy trốn.

Tuy bọn họ không biết sử dụng vũ khí hiện đại, nhưng mà sử dụng vũ khí lạnh lại rất lành nghề.Lệnh Hồ Tương Như nhìn thấy thế cục đã định, rốt cục thở một hơi, lập tức lui ra phía sau.

Đại quy mô sử dụng kỹ năng âm thanh nhập tâm cường hóa cấp ba và đường đạn ngược dòng tiêu hao thể lực của hắn cực lớn.- Địch nhân!Lệnh Hồ Tương Như vừa mới lui vài bước, chợt cảm giác nguy hiểm truyền tới, hắn trước tiên phát động kỹ năng đường đạn ngược dòng.Một viên đạn nhanh chóng dừng lại cách thân thể của Lệnh Hồ Tương Như một mét, sau một khắc nó chợt theo đường cũ lao vào trong hẻm nhỏ, lập tức muốn nổ tung.Cơ hồ là trong nháy mắt, Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, thân hình chớp động cầm lấy Ngạc Nha Cứ Nhận chém vào đầu của Lệnh Hồ Tương Như.Trong nội tâm Lệnh Hồ Tương Như báo động cực mạnh, điên cuồng phát động kỹ năng cấp ba âm thanh nhập tâm:- Dừng tay!Đối với tự sát, tự mình hại mình các loại âm thanh.

Đình chỉ hành động, dừng ta ở phạm vi càng gần càng giảm.

Lệnh Hồ Tương Như rất hiểu rõ kỹ năng âm thanh nhập tâm, hắn trước tiên sử dụng kỹ năng âm thanh nhập tâm này.Sóng tinh thần cường đại quét lên người của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng đao dây chuyền tinh thần thanh tỉnh sáng lên, dễ dàng triệt tiêu kỹ năng của Lệnh Hồ Tương Như.Nhạc Trọng trong tay cầm Ngạc Nha Cứ Nhận xu thế không giảm, chém vào đầu của Lệnh Hồ Tương Như.Sắc mặt của Lệnh Hồ Tương Như hoảng hốt, tâm niệm vừa động, phật quang còn sót lại sau lưng lóe lên.

Sau lưng của hắn có bốn đạo hào quang chính là kỹ năng cấp hai phật quang hộ thể, đây là kỹ năng phòng nưự rất tốt, vừa rồi chính là nhờ bốn đạo phật quang này, là cho hắn may mắn còn sốt sót dưới nổ tung mạnh mẽ vừa rồi.Nhạc Trọng nhẹ buông tay trái ra, tay phải một đao chém vào đạo phật quang này.

Ngạc Nha Cứ Nhận bị đạo phật quang này ngăn cản, tay trái của hắn đấm vào bụng của Lệnh Hồ Tương Như.Nhạc Trọng có lực lượng gấp sáu lần lực lượng của người bình thường bộc phát, sức lực mấy trăm cân đấm vào phần bụng của Lệnh Hồ Tương Như, để Lệnh Hồ Tương Như đánh bay ra bảy mét.Lệnh Hồ Tương Như chính là người cường hóa tinh thần cấp 58, hắn trở thành giáo chủ Thông Thiên thần giáo thì vẫn thuận buồm xuôi giá, liền một chút da cũng chưa trầy qua, lần này mặc dù có đại bộ phận da biến dị thú cấp ba triệt tiêu, nhưng mà ngũ tạng của hăn như muốn nứt ra, phun ra một ngụm máu tươi.

Nếu không phải hắn có cường độ thân thể gấp ba bốn lần người bình thường, lần này Nhạc Trọng đã giết được hắn rồi.- Quỳ xuống!- Dừng tay!- Dừng tay!"..."

Lệnh Hồ Tương Như nhanh lùi lại, một bên điên cuồng hội tụ tinh thần lực, liên tục không ngừng phát động kỹ năng âm thanh nhập tâm vào Nhạc Trọng.

Hắn từ vòng cổ của Nhạc Trọng vốn là trang bị chuyên ngăn cản công kích tinh thần.

Nhưng mà bất cứ trang bị nào cũng có cực hạn, chỉ cần phá vỡ được hạng mức cao nhất thì trang bị sẽ mất tác dụng.- Đi chết đi!Dị quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, tay trái có ma viêm hiện ra, hắn một chưởng đập qua phía Lệnh Hồ Tương Như, ma viêm khổng lồ lập tức bao phủ Lệnh Hồ Tương Như.Lệnh Hồ Tương Như trước tiên cảm giác nguy hiểm, hai mắt của hắn ngưng tụ, phát động kỹ năng cấp hai phật quang hộ thể, bốn đạo phật quang lăng không hiện ra thủ hộ lấy hắn.Tuy ma viêm của Nhạc Trọng dow n,lo-a-d P RC. .mớ.i -nh.ấ t tại k,kt.ru ye n..c o,m.

đốt được tất cả, cho dù xe bọc thép cũng tan chảy, nhưng cũng không cách nào trong thời gian ngắn đốt phá phật quang.Nhạc Trọng đột nhiên thúc dục ma viêm, một bên cầm đao không ngừng chém lên bốn đạo phật quang, đều không thể rung chuyển bốn đạo phật quang.- Tự sát!- Tự sát!"..."

Lệnh Hồ Tương Như ở dưới phật quang kia, một bên điên cuồng lui về phía sau, một bên không ngừng phát động kỹ năng cấp ba âm thanh nhập tâm, từng đạo tinh thần trùng kích vào tinh thần của Nhạc Trọng, vượt qua hạn mức của vòng cổ.Dưới công kích không ngừng của Lệnh Hồ Tương Như thì số lần hạn mức của vòng cổ thanh tỉnh đã vượt quá giới hạn, từng đạo sóng tinh thần động hung hăng oanh vào trong thức hải của Nhạc Trọng.Lệnh Hồ Tương Như liên tiếp phát động vài chục lần tinh thần công kích, hết thảy mất đi hiệu lực, trong mắt của hắn hiện ra vẻ khó tin, chất vấn:- Chuyện gì xảy ra?

Tại sao mày có thể ngăn cản được tinh thần công kích?Lệnh Hồ Tương Như đột nhiên nghĩ đến cái gì, kinh sợ phi thường nói:- Chẳng lẽ mày là người tiến hóa tinh thần! !

Không có khả năng!

Nếu như mà là người tiến hóa tinh thần, tốc độ làm sao có thể nhanh như vậy?- Mày nói nhảm quá nhiều! !

Đi chết đi a!Trong mắt của Nhạc Trọng hiện ra hàn quang, tâm niệm vừa động, bạch cốt liền từ trong hư không hiện thân, hung hăng bổ một đao lên phật quang của Lệnh Hồ Tương Như.Oanh một tiếng vang thật lớn, thân thể và phật quang của Lệnh Hồ Tương Như khẽ run lên, sắc mặt của hắn hơi trắng, một đạo phật quang biến mất không thấy gì nữa.Phòng ngự của phật quang rất mạnh, đồng dạng tiêu hao cũng cực kỳ to lớn, Lệnh Hồ Tương Như liên tiếp trải qua vài lần đại chiến, thể lực cùng tinh thần đều tiêu hao thật lớn, lúc này lại bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người luân phiên công kích, rốt cục có một đạo phật quang bị sụp đổ.- Hộ giá! !

Hộ giá! !

Mau tới hộ giá!

Giết hai tên lòng dạ hiểm độc này, tôi sẽ thưởng thật trọng hậu!Lệnh Hồ Tương Như nhìn qua phật quang sụp đổ thì sắc mặt trăng bệch, cũng bất chấp mặt mũi giáo chủ Thông Thiên thần giáo của hắn, chạy về phía giáo đồ.

Chương 489: Chiếm đoạt Thông Thiên thần giáo. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng cùng bạch cốt đuổi theo sát Lệnh Hồ Tương Như.- Thủ hộ giáo chủ! !

Giết lòng dạ hiểm độc!- Thủ hộ giáo chủ! !

Giết lòng dạ hiểm độc!"..."

Những tên giáo đồ Thông Thiên thần giáo trong suy nghĩ của bọn họ thì giáo chủ Lệnh Hồ Tương Như là vô địch bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt đuổi giết, lập tức điên cuồng lên bổ nhào qua phía Nhạc Trọng cùng bạch cốt.Lệnh Hồ Tương Như thập phần chật vật trốn ra xa xa, hắn không muốn chết, hắn còn muốn làm giáo chủ Thông Thiên thần giáo cao cao tại thượng, hưởng hết vinh hoa phú.- Thủ hộ giáo chủ! !

Giết lòng dạ hiểm độc!- Thủ hộ giáo chỉ n h sử.a. bởi kkt-ru ye n-. c.om chủ! !

Giết lòng dạ hiểm độc!"..."

Hơn mười tên cuồng tín đồ xông qua phía Nhạc Trọng cùng bạch cốt, trong con mắt của bọn họ hiện ra thần sắc điên cuồng, trong miệng kêu to khẩu hiệu, một lòng muốn giết Nhạc Trọng cùng bạch cốt.- Đi chết đi!Hàn quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, bàn tay lớn mở ra, một hỏa diễm cuốn lấy Lệnh Hồ Tương Như và đám giáo đồ, hơn mười tên ngăn ở trước người của Lệnh Hồ Tương Như lập tức bị ma viêm thôn phệ tất cả, lập tức hỏa diễm đốt người, phát ra kêu rên thống khổ.Không đến hai giây, đam cuồng tín đồ Thông Thiên thần giáo đã bị đốt thành tro bụi, Lệnh Hồ Tương Như còn sót lại ba đạo phật quang sụp đổ một đạo.Nhìn thấy một màn ngọn lửa đốt người ta thành tro tàn thế kia, những giáo đồ bình thường của Thông Thiên thần giáo lập tức sợ hãi, chỉ có những cuồng tín đồ là không chút sợ hãi xông qua phía của Nhạc Trọng.Thân hình của Nhạc Trọng chớp động, sau mấy lần hô hấp thì tới trước người của Lệnh Hồ Tương Như, hung hăng một đao bổ vào hai đạo phật quang của Lệnh Hồ Tương Như, sức lực gấp sáu lần người bình thường bộc phát, phát ra âm thanh keng lớn.Bạch cốt cũng xông lại, hung hăng bổ một búa lên phật quang của Lệnh Hồ Tương Như, để cho phật quang và Lệnh Hồ Tương Như bay ra xa ba mét.Lệnh Hồ Tương Như nhìn thấy Nhạc Trọng giết qua, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi và kêu to lên:- Dừng tay!

Tôi biết rõ một bí mật có thể làm cho kỹ năng bình thường tiến hóa lên kỹ năng cấp hai! !

Chỉ cần anh dừng tay sẽ đem bí mật này nói cho anh biết!Nhạc Trọng nghe vậy trong mắt hiện ra dị quang, nhìn qua Lệnh Hồ Tương Như quát lớn:- Cho người của mày lui ra ngay!

Nếu không tao hiện giờ sẽ giết mày!Lệnh Hồ Tương Như nhìn qua dám cuồng tín đồ và quát lớn.- Đều lùi cho ta!Lệnh Hồ Tương Như vừa nói như vậy đam giáo đồ chung quanh của Thông Thiên thần giáo lập tức ăn ý lui lại.Nhạc Trọng dùng Ngạc Nha Cứ Nhận chỉ vào Lệnh Hồ Tương Như trầm giọng nói:- Nói đi! !

Nếu như mày có nửa câu dối trá thì hiện tại sẽ chém giết mày ngay tại chỗ!Lệnh Hồ Tương Như móc trong ngực một cái ống nghiệm thủy tinh ra, ở trong ống nghiệm có chất dịch màu đỏ, quanh quẩn chất lỏng này hiện ra khí tức thần bí.Lệnh Hồ Tương Như xem Nhạc Trọng liếc nói:- Vị huynh đệ kia, tôi là Lệnh Hồ Tương Như, không biết anh xưng hô như thế nào?Nhạc Trọng nhìn xem Lệnh Hồ Tương Như trong tay cái kia quản màu đỏ chất lỏng, bằng vào hắn trực giác cảm ứng được đây tuyệt đối là thứ tốt:- Tao tên là Nhạc Trọng.

Không nên lãng phí thời gian, mày còn ba mươi giây nữa, nếu như mày không thể đả động tao, như vậy xin mời mày đi chết đi!Lệnh Hồ Tương Như chỉ vào chất lỏng màu đỏ và nói với Nhạc Trọng:- Đây là siêu cấp tiến hóa dịch mà tôi nghiên cứu ra.

Chỉ cần có được kỹ năng nhập uống xong cái này một ống siêu cấp tiến hóa dịch, uống vào là có thể thoát thai hoán cốt, đồng thời có thể làm cho một kỹ năng cấp một tiến hóa lên cấp hai! !

Chỉ cần anh thả tôi, siêu cấp tiến hóa dịch này là của anh!Trên mặt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc khinh thường, nói:- Đây là mầy lấy được trên người của biến dị thú cấp ba đúng không!

Loại tiến hóa dịch nào tao cũng có thể làm, chỉ thiếu tài liệu biến dị thú cấp ba mà thôi.

Tuyệt không kỳ lạ quý hiếm!Trên mặt Lệnh Hồ Tương Như hiện ra thần sắc kinh hãi, lúc này bật thốt lên.- Cái gì? ?

Anh cũng có thể làm ra?

Không thể nào đâu?- Quả nhiên là lợi dụng biến dị thú cấp ba chế tạo ra.Nhạc Trọng nhìn qua biểu hiện của Lệnh Hồ Tương Như thì càng xác định phỏng đoán trong lòng.Nhạc Trọng nhìn thấy trong Thông Thiên thần giáo có được áo giáp da biến dị thú cấp ba thì biết được trong Thông Thiên thần giáo có thi thể biên dị thú cấp ba.

Mà siêu cấp tiến hóa dịch kia chắc chắn cũng là từ trên người của biến dị thú cấp ba mà tạo thành, giống như trong tay Nhạc Trọng có xà đản qua được biến dị thú cấp ba bảo vệ.Nhạc Trọng nhìn thấy Lệnh Hồ Tương Như thì trực tiếp đề nghị:- Đem siêu cấp tiến hóa dịch và phương pháp chế tạo ra nó đưa ra đây, hơn nữa giải tán Thông Thiên thần giáo.

Tao sẽ tha cho mày khỏi chết!Tay phải của Lệnh Hồ Tương Như nắm chặt siêu cấp tiến hóa dịch và lắc đầu, nói:- Không được!

Tuyệt đối không được!

Nhạc Trọng, nếu anh buông tha cho tôi.

Tôi có thể đem siêu cấp tiến hóa dịch này cho anh, hơn nữa cho anh làm phó giáo chủ của Thông Thiên thần giáo!

Địa vị vẻn vẹn chỉ dưới tôi! !

Trong Thông Thiên thần mỹ nữ mặc anh chọn lựa, tôi và anh liên thủ tuyệt đối sẽ nên một phen sự nghiệp lớn.Thông Thiên thần giáo chính là tổ chức mà Tương Như hao phí rất nhiều khí lực tạo dựng lên, hắn không muốn tổ chức mình bỏ công ra làm bị giải tán.- Đã như vậy!

Vậy mày đi chết được rồi!Nhạc Trọng đột nhiên giơ gai độc lên, không hề báo trước nhắm vào đầu của Lệnh Hồ Tương Như bắn sáu phát.Đạo phật quang còn sót lại sau lưng Lệnh Hồ Tương Như đột nhiên lóe lên, trực tiếp ngăn cản sáu phát đạn gai độc ở trước người.Cơ hồ là cùng một thời gian, một đạo gai xương tinh tế bắn ra ngoài, từ khoảng cách mà phật quang không che được chém vào cổ của Lệnh Hồ Tương Như, sau đó xuyên qua đầu của hắn.Lệnh Hồ Tương Như vẻ mặt kinh hãi, sau lưng còn sót một đạo phật quang và cũng biến mất, bản thân của hắn không tin nổi, trong tay hắn cầm siêu cấp tiến hóa dịch cũng rơi xuống đất.Tay của Nhạc Trọng cực nhanh bắt lấy siêu cấp tiến hóa dịch, hắn không có lập tức phục dụng, hắn trực tiếp bỏ vào không gian giới chỉ.Nhạc Trọng vung tay lên, Ngạc Nha Cứ Nhận trong tay cũng chặt đầu của Lệnh Hồ Tương Như xuống.

Người cường hóa có được thủ đoạn rất quỷ dị, nếu không chặt đầu của Lệnh Hồ Tương Như xuống thì chỉ sợ hắn sẽ phục sinh lại.Sau khi chém giết Lệnh Hồ Tương Như xong, Nhạc Trọng thò tay lục trong ngực của Lệnh Hồ Tương Như chút, lấy ra hai lọ siêu cấp tiến hóa dịch.Loại siêu cấp tiến hóa dịch này tuyệt đối là bảo vật nghịch thiên.

Thoáng cái tăng kỹ năng lên cấp hai, chẳng khác gì thay thế quyển sách kỹ năng cấp bốn, đồng thời cũng tiết kiệm vài điểm kỹ năng trân quý.Nhạc Trọng nhìn qua siêu cấp tiến hóa dịch và nhanh chóng đưa ra phán đoán.- Loại siêu cấp tiến hóa dịch này chắc chắn chỉ phục dụng được một lọ mà thôi.Nếu như có thể phục dụng được vài lần thì chỉ sợ Lệnh Hồ Tương Như này có thể một mình giết sạch Nhạc Trọng và thủ hạ của hắn.

Chương 490: Chiếm đoạt Thông Thiên thần giáo. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn qua thi thể trên người của Lệnh Hồ Tương Như và nhanh chóng lây trang bị hệ thống thần ma trên người của Lệnh Hồ Tương Như.Lệnh Hồ Tương Như mặc trang bị đều là tăng tinh thần lực, trang bị của hắn so với Nhạc Trọng chỉ kém phòng hộ phục cấp bốn, vòng cổ thanh tĩnh, trữ vật giới chỉ các loại bảo vật.

Đồng thời trên người của hắn có hai kiện mà Nhạc Trọng không có.- Bảo vật cấp bốn: phong ngoa!

Sau khi trang bị nhanh nhẹn +12.

Tốc độ di chuyển tăng thêm 10%.- Bảo vật cấp bốn: vòng cổ ngôn linh!

Sau khi trang bị tinh thần +8.

Công kích tinh thần cường hóa đẳng cấp +1.Chính là dựa vào bảo vật cấp bốn vòng cổ ngôn linh, kỹ năng âm thanh nhập tâm cường hóa cấp ba của Lệnh Hồ Tương Như mới khủng bố như vậy, còn không có thăng cấp lên cấp hai mà có thể ảnh hưởng tới người cường hóa cấp 40.

Trừ phi là người tiến hóa tinh thần, nếu không rất khó có người nào chống lại được kỹ năng âm thanh nhập tâm cấp ba của Lệnh Hồ Tương Như.- Lệnh Hồ Tương Như đã chết! !

Giáo đồ Thông Thiên thần giáo đầu hàng không giết!Bạch cốt nắm thủ cấp của Lệnh Hồ Tương Như giơ lên cao cao, lại đi tới chỗ giáo đồ Thông Thiên thần giáo đang chiến đấu, Nhạc Trọng ở bên cạnh nó quát lớn.- Giáo chủ! !

Giáo chủ chết!- Hết! !

Giáo chủ chết!- Giáo chủ tại sao lại chết?

Hắn không phải sứ đồ của thần sao?- Giết bọn chúng, báo thù cho giáo ng u ồ n ,: kk.tr uy en,. c om chủ!"..."

Các giáo đồ của Thông Thiên thần giáo nhìn thấy thủ cấp của Lệnh Hồ Tương Như thì rất nhiều người sụp đổ không còn ý chí chiến đấu.

Đặc biệt là đám cuồng tín đồ của hắn, bọn họ vẫn tin tưởng Lệnh Hồ Tương Như là hóa thân của thần giết không chết, hiện tại Lệnh Hồ Tương Như vừa chết, bọn họ cũng sụp đổ, giống như cái xác không hồn đứng ngây ngốc không biết làm sao cho phải.Cũng có một ít giáo đồ tức giận xông qua phía Nhạc Trọng cùng bạch cốt, bị bạch cốt chém giêt dễ dàng.Từ tin tức truyền đi, càng ngày càng nhiều giáo đồ Thông Thiên thần giáo nhìn thấy thủ cấp của Lệnh Hồ Tương Như, sĩ khí của bọn họ sụp đổ thật nhanh.

Đại lượng giáo đồ Thông Thiên thần giáo bỏ chạy ra khắp bốn phương tám hướng, bọn họ cảm thấy đại thế đã mất, lập tức bỏ chạy ra các nơi.Cả huyện Long An lập tức loạn thành một bầy.Ôn Phúc Tân nghe được tin tức Lệnh Hồ Tương Như đã chết, sắc mặt tái nhợt lập tức nhiều ra một tia huyết sắc:- Cái gì?

Lệnh Hồ Tương Như chết sao?

Đây là cơ hội của mình!

Thật sự là trời cũng giúp mình!Đúng lúc này một gã tham mưu vẻ mặt bối rối đi tơi bên người Ôn Phúc Tân, nhìn qua hắn báo cáo:- Lão đại! !

Không tốt! !

Lão đại! !

Có một đội vũ trang giết qua sau lưng chúng ta.Gương mặt hơi có huyết sắc của Ôn Phúc Tân lập tức biến thành trắng bệch, hắn có chút thất thố bắt lấy vạt áo của tham mưu nói:- Cái gì? ?

Anh nói là thật?Tên tham mưu luôn miệng nói:- Là thật!

Lão đại!

Không tin chính ngài nhìn đi!Ôn Phúc Tân không nói một lời, nhanh chóng đi tới cửa ra vào huyện Long An nhìn ra ngoài, chỉ thấy một chiếc chiến xa bộ binh, xe súng máy và binh lính trang bị đầy đủ, còn có nhiều giáo đồ Thông Thiên thần giáo cầm vũ khí lạnh, còn có những Miêu tộc cầm vũ khí đi vào trong huyện Long An.- Hết!Ôn Phúc Tân nhìn qua đám quân này, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt.

Trong tay của hắn hiện giờ chỉ có hai hàng lính.

Những tên lính khác sụp đổ chạy tứ tán rồi, dưới tình huông ở đây, muốn đón đánh một ngàn quân đồng thời có được chiếc xa bộ binh, xe súng máy là cực kỳ khó khăn.Nếu để cho Ôn Phúc Tân thời gian, hắn hoàn toàn thu nhập quân lại đánh bại huyện Long An và tàn quân của Thông Thiên thần giáo thì hắn không sợ hãi đám quân từ phía sau đánh tới này.- Làm sao bây giờ?

Lão đại!Một gã tham mưu trực tiếp hỏi.- Lui vào trong trấn!

Tận lực thu nạp bộ đội!Ánh mắt Ôn Phúc Tân chớp động hồi lâu, phản bác mệnh lệnh lúc trươc của hắn:- Không! !

Lập tức dẫn người phá vòng vây!

Có thể trốn ra bao nhiêu người thì trốn bấy nhiêu người!

Lưu được núi xanh sợ gì không có củi đốt!

Đối phương mục tiêu là huyện Long An, bọn họ không rãnh giết chúng ta đâu.Ôn Phúc Tân vừa ra lệnh, hắn nhanh chóng mang theo hai hàng chiến sĩ chật vật né qua quân tiên phong của Trịnh Minh Hòa.Trịnh Minh Hòa nhìn thấy Ôn Phúc Tân mang binh chật vật mà trốn, cũng không có truy kích, mà là mang tám trăm quân vào trong huyện Long An này.Tám trăm quân này là một đám ô hợp, nếu là tình huống bình thường căn bản không phải đối thủ Thông Thiên thần giáo trong huyện Long An, cũng không phải đối thủ của Ôn Phúc Tân.

Nhưng mà lính của Ôn Phúc Tân và Thông Thiên thần giáo đã ở trạng thái sụp đổ, Trịnh Minh Hòa thống soái đại quân giết vào trong trấn thật đúng dễ như trở bàn tay, phá hủy ý chí chống cự của Ôn Phúc Tân bộ, Thông Thiên thần giáo hai thế lực.Đại lượng phần tử võ trang và giáo đồ Thông Thiên thần giáo trực tiếp đầu hàng Trịnh Minh Hòa thống soái đại quân, trong huyện Long An từng vị trí hiểm yếu bị Nhạc Trọng phái người chiếm cứ lại.Một đám chiến sĩ được phái đi duy trì trật tự của huyện Long An, những giáo đồ Thông Thiên thần giáo trong huyện Long An phát động bạo loạn sẽ trực tiếp bị tiêu diệt, hỗn loạn trong huyện Long An rốt cục cũng khôi phục bình tĩnh.Trần Thăng Cương nhìn qua đám chiến sĩ tuần tra trên đường phố, thần sắc có chút hoảng hốt thầm nghĩ:- Thông Thiên thần giáo cứ như vậy bị diệt sao?Thông Thiên thần giáo có tới bát đại trưởng lão, bảy mươi hai hộ pháp, một trăm lẻ tám đàn chủ, hơn tám nghìn giáo đồ.

Giáo chủ Lệnh Hồ Tương Như thực lực càng thâm bất khả trắc, vừa vào là có thể giết một doanh chiến sĩ.

Thế lực lớn như vậy lại bị Nhạc Trọng mang binh tiêu diệt, làm cho nội tâm của Trần Thăng Cương có cảm giác không chân thật chút nào.- Quá mạnh mẽ!

Người cường hoành như vậy mới xứng cho mình đi theo làm tùy tùng!Lỗ Trữ Thủy thống soái một trăm tên tù binh đi tuần tra trong huyện Long An, hắn nhìn thấy huyện Long An khắp nơi là máu, trong nội tâm cũng cực kỳ không bình tĩnh.

Hắn cũng thật không ngờ Nhạc Trọng dẫn hơn mười cao thủ đi là chiếm đoạt được cả Thông Thiên thần giáo, chuyện này làm cho hắn tràn ngập kính sợ với Nhạc Trọng.

Từ giờ khắc này Lỗ Trữ Thủy đã trở thành bộ hạ trung thành và tận tâm nhất của Nhạc Trọng.Bởi vì lần đại thắng này rất nhiều tù binh bị ép đầu hàng Nhạc Trọng cũng đã chuyển biến, xem mình là bộ hạ của Nhạc Trọng.

Đương nhiên nếu Nhạc Trọng chiến bại, hiện tại bọn họ sẽ tuyệt đối bỏ qua Nhạc Trọng, trong lòng có ý định khác.Nhạc Trọng mang theo Bạch Tiểu Thắng và hai mươi mấy tên chiến sĩ võ trang đầy đủ đi tới các nơi quan trọng của Thông Thiên thần giáo.

Mà các nơi quan trọng của Thông Thiên thần giáo đều có phần tử ngoan cố của Thông Thiên thần giáo trấn thủ.Các nơi quan trọng của Thông Thiên thần giáo nằm ở một biệt thự xa hoa, trong nơi này Lệnh Hồ Tương Như trước tận thế chỉ là một nhân vật bát nhập lưu, sau tận thế đắc thế thì hắn liền tùy ý hưởng lạc.

Thông Thiên thần giáo phần quan trọng cũng tọa lạc tại khu vực xa hoa nhất.

Chương 491: Ưng Khai Sơn.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Thường Lực! !

Mày đầu hàng đi!

Mày tiếp tục ngoan cố chống lại chỉ có con đường chết!Trinh Diệp Dương mang theo một trăm giáo đồ Thông Thiên thần giáo đầu hàng và nhìn chằm chằm vào biệt thự nói chiêu hàng.Ở trong biệt thự kia, một gã đà chủ Thông Thiên thần giáo tên Thường Lực tức giận kêu gào:- Trinh Diệp Dương!

Mày là phản đồ! !

Mày phản bội thần giáo, lại còn đưa nanh vuốt bên ngoài động thủ với thần giáo!

Mày tuyệt đối sẽ chết không yên lành, sau khi chết rơi vào địa ngục trọn đời không được siêu sinh! !

Bảo tân chủ nhân của mày tới gặp tao! !

Nếu không tôi sẽ một mồi lửa đốt nơi này, các người chỉ nhận được thi thể mà thôi.- Nói hay lắm! !

Thường Lực, anh không hổ là phần tử trung kiên của Thông Thiên thần giáo!

Có chí khí!Nương theo đó là âm thanh tức giận, một gã nam tử mặc áo màu đen thân hình chớp động, giống như chim ưng lao thẳng tới bên ngoài biệt thự.Trinh Diệp Dương nhận ra người tới, sắc mặt đại biến lớn tiếng kêu lên:- Nổ súng! !

Nổ súngBộ hạ của Trinh Diệp Dương nhao nhao giơ súng bắn vào tên nam tử trung niên đang vọt tới, chợt bị đẩy lùi.Thường Lực vừa nhìn thấy tên nam tử trung niên mặc áo bào đen thì hưng phấn kêu lên.- Ưng trưởng lão!

Ngài đến!Người nam tử trung niên mặc áo đen này chính là Ưng Khai Sơn, chính là đại trưởng lão đứng đầu Thông Thiên thần giáo, có được thực lực mạnh đáng sợ.

Chính là đệ nhất cao thủ dưới trướng Lệnh Hồ Tương Như của Thông Thiên thần giáo, là cao thủ như vậy tới làm nội tâm của Thường Lực vui mừng vì gặp được người tâm phúc.Ưng Khai Sơn đưa mắt nhìn hoàn cảnh trong phòng, phát hiện trong căn phòng chỉ có hai mươi ba giáo đồ, hắn nhướng mày nói:- Nơi này chỉ còn nhiêu đây sao?

Những người khác đâu cả rồi?Thường Lực cung kính trả lời:- Người bên ngoài được tôi phân bố ở các nơi của biệt thự, canh chừng nơi trọng yếu.Ưng Khai Sơn nhướng mày, trầm giọng mắng:- Ngu xuẩn! !

Chúng ta vốn đã ít người, trong loại tình huống này còn chia quân?

Anh bây giờ triệu tập người tới đây, hơn nữa đem toàn bộ mỹ nữ của giáo chủ tới đây làm con tin!

Bọn họ không lùi, chúng ta mỗi phút giết một nữ nhân!

Giết tới khi bọn chúng cho chúng ta rời khỏi đây, chúng ta phải chạy khỏi đây chờ cơ hội báo thù! !

Chúng ta phải giữ thân hữu dụng báo thù cho giáo chủ!Thường Lực nghe vậy càng cung kính nói:- Dạ Ưng trưởng lão! !

Tôi sẽ triệu tập người tới dây.Không lâu, nương theo đó là âm thanh nữ nhân khóc, ba trăm nữ nhân mập gầy khác nhau, tất cả mỹ nữ đều có tư cách không kém, Thường Lực mang theo hai mươi danh giáo đồ áp giải tới.Lệnh Hồ Tương Như trở thành giáo chủ của Thông Thiên thần thì chuyện đầu tiên chính là chế tạo hậu cung của bản thân.

Chỉ cần hắn gặp nữ nhân tư sắc không tệ sẽ kéo vào trong hậu cung của hắn.

Có người đẹp là tốt nhất, Lệnh Hồ Tương Như có loại tính hình này cho nên thủ hạ gặp mỹ nữ đều hiến cho hắn.

Dần dà Lệnh Hồ Tương Như liền có được một trăm ba mươi đại mỹ nữ.Ưng Khai Sơn nhìn qua chung quanh, nhìn qua bốn mươi sáu giáo đồ nói:- Người đã tới đông đủ chưa?Thường Lực nhìn qua bốn mươi sáu giáo đồ, trong mắt hiện ra thần sắc bi thương nghiến răng nghiến lợi nói:- Người đã đến đông đủ! !

Những người này đều nguyện ý phân thân toái cốt vì giáo phái, sẽ không tiếc mạng mình!Ưng Khai Sơn vẻ mặt ngưng trọng nói:- Giữ cửa! !

Toàn bộ người nghe tôi nói một lời.- Vâng!Dưới mệnh lệnh của Ưng Khai Sơn thì bốn mươi sáu giáo đồ đi tới bên người của Ưng Khai Sơn.- Thỉnh trưởng lão chỉ thị!Thường Lực và bốn mươi sáu giáo đồ cung kính nói:.- Tôi muốn nói thế này!

Giết chết các anh thì tôi sẽ tỏ lòng trung thành với thủ lĩnh mới!Hàn quang trong mắt Ưng Khai Sơn lóe lên, từ trong thân thể của hắn có băng nhọn hiện ra, đâm xuyên qua người của Thường Lực và bốn mươi sáu giáo đồ, đính lên vách tường.- Vì...

Cái gì?Thường Lực bụng bị xuyên qua đính trên vách tường, hắn nhìn qua Ưng Khai Sơn run rẩy hỏi.Ưng Khai Sơn vẻ mặt lạnh lùng lấy ra một thanh ám ma đao cắt đầu của Thường Lực:- Tôi cần thủ cấp của các người đểu đạt được thưởng thức của thủ lĩnh mới.

Chớ có trách tôi!

Muốn trách thì nên trách các người quá ngu xuẩn!- A!!!- Giết người!"..."

Ba trăm nữ nhân trong phòng nhìn thấy một màn này, rất nhiều người hoa dung thất sắc phát ra tiếng thét chói tai.

Trong các nàng không ít người lần đầu tiên nhìn thấy có người chết trước mặt của mình, các nàng thập phần không thích ứng.Ưng Khai Sơn lạnh lùng nhìn qua ba trăm nữ nhân kia, sát khí nghiêm nghị từ trong người của hắn tỏa ra ngoài:- Câm miệng! !

Đều yên tĩnh một chút cho tôi!Ba trăm nữ nhân bị sát khí của Ưng Khai Sơn làm sợ hãi, vô cùng thành thật im lặng.Ưng Khai Sơn chỉa chỉa vài hai mỹ nữ hết sức xuất sắc.- Cô và cô đi mở cửa ra!

Nghênh đón thủ lĩnh tiến vào!Hai mỹ nữ này một người tóc dài màu đen mượt, cặp mông vểnh và cặp vú đầy đặn, dáng người thập phần gợi cảm, tướng mạo cũng diễm lệ, là đại mỹ nữ.

Một người khác dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, da thịt óng ánh tuyết trắng, ngũ quan tinh xảo thập phần dáng yêu.Hai mỹ nữ này không dám cãi lệnh của Ưng Khai Sơn, đi đến cửa biệt thự và mở ra.Cánh cửa biệt thự vừa mở ra, Nhạc Trọng mang theo Minh Giai Giai bước vào trong biệt thự.Ưng Khai Sơn thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng nói:- Cung nghênh thủ lĩnh đại nhân giá lâm!- Cung nghênh chủ nhân giá lâm!Ba trăm nữ nhân trong biệt thự cung kính quỳ xuống đất và nhanh chóng chào hắn.Lệnh Hồ Tương Như thành lập Thông Thiên thần giáo thì đưa ra quy cũ tiêu chuẩn như hoàng đế ngày xưa.

Những mỹ nữ không hiểu chuyện và không nghe lời thì bị hiến tế cho thần linh, những mỹ nữ được giáo huấn bằng máu đều trở nên trung thực thuận theo, tối thiểu nhất là mặt ngoài trung thực thuận theo.Nhạc Trọng nhìn qua Ưng Khai Sơn quỳ gối và nói:- Bắt đầu!

Ưng Khai Sơn, lúc này anh làm rất khá!

Anh trước làm trun đội trưởng, quân hàm thiếu úy!Trước mặt thì Ưng Khai Sơn là người vì hiệu quả và lợi ích rất nặng, vừa nhìn thấy Thông Thiên thần giáo đại thế đã mất thì hắn nhanh chóng chuyển qua Nhạc Trọng.

Hơn nữa chủ động đưa ra biện pháp giải quyết đám phần tử ngoan cố trong Thông Thiên thần giáo để diễn tả trung thành của mình với Nhạc Trọng.- Vâng!

Thủ lĩnh đại nhân!Trong mắt Ưng Khai Sơn hiện ra thần sắc nóng rực, nhanh chóng đứng lên.Ưng Khai Sơn chỉ vào hai mỹ nữ mở cửa cho Nhạc Trọng và nhìn qua Nhạc Trọng đề cử:- Thủ lĩnh đại nhân, một mỹ nữ gọi là Từ Thiến, một mỹ nữ tên là Tôn Tuyết Yến!

Các nàng đều là mỹ nữ mới được hiến vào một tháng trước.

Lệnh Hồ Tương Như ở gần một tháng qua ở trong Hắc Nham Sơn săn bắn biến dị thú đề cao đẳng download ebook mới nhất tại kktruyen.com cấp cường hóa của mình.

Các nàng có lẽ vẫn là xử nữ!

Các nàng đã trải qua huấn luyện lễ nghi nghiêm khắc, thủ lĩnh đại nhân có thể thưởng thức một phen.Ưng Khai Sơn chính là người mưu cầu danh lợi mười phần, hắn cũng thập phần có năng lực.

Hắn muốn chiếm cứ địa vị cao trong tổ chức mà Nhạc Trọng vừa xây dựng, bởi vậy cho dù sử dụng thủ đoạn gì để đạt được mục đích thì hắn cũng làm.

Chương 492: Âu Minh. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comTừ Thiến chính là mỹ nữ mông vểnh vú đầy đặn, tướng mạo diễm lệ, tuổi chừng hai mươi hai mốt.

Tôn Tuyết Yến chính là nữ nhân dáng người cao gầy, da thịt trong suốt như ngọc, ngũ quan tinh xảo đáng yêu, tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi .- Ân!Nhạc Trọng nhìn qua Từ Thiến, Tôn Tuyết Yến hai người một chút.Trinh Diệp Dương đi vào biệt thự nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo chỉn,h s ử.a b ởi- kk t-r uye,n .com nói:- Thủ lĩnh!

Có người cần gặp ngài!- Là ai?Nhạc Trọng khẽ chau mày có chút tò mò hỏi.

Trong huyện Long An này hiện giờ hắn có thể nói là thổ hoàng đế, chấp chưởng quyền sanh sát của mấy ngàn người.

Người người kính sợ, có người nào dám bảo hắn chủ động tới gặp.Trinh Diệp Dương trịnh trọng nói:- Đó là một tên nghiên cứu viên!

Tôi cũng không rõ lai lịch gì.

Nhưng mà cơ sở hắn nghiên cứu lại là cơ mật trong cơ mật của Thông Thiên thần giáo!

Chỉ có Lệnh Hồ Tương Như mới có thể ra vào tự nhiên trong phòng nghiên cứu, mà chung quanh phòng nghiên cứu đều là sứ đồ chi kiếm của Lệnh Hồ Tương Như thủ hộ, cho dù trưởng lão cũng không vào được!

Tôi nghĩ thủ lĩnh ngài nên tự mình đi mới tốt.Nhạc Trọng nhíu mày lại và nói:- Ân!

Tôi biết rõ!

Dẫn đường!Trinh Diệp Dương mang theo Nhạc Trọng cùng đi tới một trong các tòa biệt thự của giáo chủ Thông Thiên thần giáoVừa tiến vào trong tòa biệt thự, Nhạc Trọng nhìn thấy đại sảnh đã được biến đổi, cải tạo trở thành một phòng thí nghiệm.

Trong phòng thí nghiệm này khắp nơi có thể thấy được các dụng cụ thủy tinh, trong chút ít dụng cụ thủy tinh có đủ loại thực vật biến dị và tứ chi của biến dị thú.Trong phòng thí nghiệm có một dãy lồng sắt.

Ở trong các lồng sắt có khóa tất cả L1, S1, mèo biến dị, heo biến dị, tang thi tiến hóa vaf biến dị thú.

Trong một cái lồng thậm chí còn khóa hai con thằn lằn biến dị cấp 23.Một tên nghiên cứu viên mặc áo màu trắng đang ghi chép số liệu thí nghiệm, tiến hành các loại thí nghiệm, bận tối mày tối mặt.

Nhạc Trọng sau khi đi vào trong biệt thự, một gã nghiên cứu viên ngẩng đầu nhìn qua bọn người Nhạc Trọng và nhìn qua một người nghiên cứu khác nói:- Âu trưởng lão!

Có người tới.Một người tóc dài lộn xộn, ăn mặc áo khoác trắng, vẻ mặt râu ria loạn thất bát tao, tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám tuổi đang cúi đầu quan sát kính hiển vi, nhìn Trinh Diệp Dương sau đó nhìn qua Nhạc Trọng có chút đạm mạc nói:- Tôi là Âu Minh!

Là trưởng lão thứ chín của Thông Thiên thần giáo trước kia.

Anh là Nhạc TrọngNhạc Trọng nhìn quá Âu Minh liếc nói:- Tôi là Nhạc Trọng!Âu Minh trực tiếp từ trong ngực móc một cái hộp đưa cho Nhạc Trọng hờ hững nói:- Anh đã tới đây thì đồ đần Lệnh Hồ Tương Như kia đã bị anh giết rồi.

Trong huyện Long An này cũng do anh khống chế.

Tôi cũng đầu nhập vào thế lực của anh là được!

Đây là Âu Minh tiến hóa dịch số 1 mà tôi phát minh ra.

Sau khu phục dụng có thể làm cho người cường hóa đẳng cấp vượt qua ba mươi có một kỹ năng tùy thời được tăng lên cấp hai.

Đẳng cấp cường hóa thấp hơn ba mươi tùy thời thức tỉnh một kỹ năng cường hóa lên cấp ba, hơn nữa đạt được thuộc tính nào đó cường hóa vĩnh cửu +10 điểm.

Loại dịch thủy này mỗi người chỉ phục dụng được một lần, lần thứ hai không có cơ hội nào cả.

Nơi này có ba Âu Minh tiến hóa dịch số 1, đây là thứ tốt khi tôi đầu nhập vào anh!Nhạc Trọng tiếp nhận cái hộp mở ra xem xét, trong đó là ba cái ống nghiệm giống như mấy cái đoạt từ trong tay của Lệnh Hồ Tương Như.Nhạc Trọng hỏi:- Loại tiến hóa dịch này do anh chế tạo ra sao?Âu Minh có chút tự hào nói ra:- Đương nhiên!Nhạc Trọng nhìn qua Âu Minh nói thẳng:- Tôi muốn quá trình chế tạo tiến hóa dịch này!So sánh với một hai bình tiến hóa dịch, Nhạc Trọng càng muốn cách chế tạo tiến hóa dịch này hơn.

Có được phương pháp chế tạo thì tương lai hắn có thể tùy thời chế tạo và tăng thực lực người của mình.Âu Minh không có chút do dự đem một phần văn bản tài liệu đã chuẩn bị sẵn đưa cho Nhạc Trọng:- Không có vấn đề!

Đây là phương pháp tinh luyện Âu Minh số 1!Nhạc Trọng mở văn bản tài liệu ra xem kỹ, chỉ thấy trong tài liệu ghi lại cách tinh luyện Âu Minh tiến hóa dịch số 1 như thế nào.

Mà nguyên liệu chính chế tạo ra Âu Minh tiến hóa dịch số 1 chủ yếu là huyết tinh của biến dị thú cấp ba, trừ huyết tinh của biến dị thú cấp ba ra, còn cần dùng tủy não của biến dị thú cấp ba, cộng thêm nước của một loại thực vật tên là Quỷ Dạ Đằng, một loại hoa biến dị tên là Huyết Hoa Lan, cộng thêm một ít dược liệu khác tinh luyện mà thành.Trong phần văn bản tài liệu này ghi lại kỹ càng cách tinh luyện Âu Minh số 1 và các công việc cần chú ý.

Chỉ cần có văn bản tài liệu này, cộng thêm tài liệu sung túc, Nhạc Trọng có thể chế tạo thật nhiều Âu Minh tiến hóa dịch số 1.Nhạc Trọng hỏi:- Quỷ Dạ Đằng, Huyết Hoa Lan hai chủng thực vật biến dị này anh có không?Âu Minh chỉa chỉa phòng vào góc của thí nghiệm nói:- Từ trái qua phỉa chính là Quỷ Dạ Đằng cùng Huyết Hoa Lan.Trong một nơi hẻo lánh của phòng thí nghiệm có một cây nhỏ màu đen, ở dưới gốc cây này có mấy thi thể của tang thi.

Cây này chính là Quỷ Dạ Đằng.

Ở bên phải của Quỷ Dạ Đằng là mấy chục thi thể tang thi, ở đó nở ra rất nhiều đóa hoa, đóa hoa thì đỏ như máu, chính là Huyết Hoa Lan.Luyện chế Âu Minh tiến hóa dịch số 1 cần ba loại tài liệu chủ yếu là chúng, trừ thi thể biến dị thú cấp ba thì còn lại đã đủ toàn bộ.Nhạc Trọng nhìn thấy Âu Minh phối hợp như thế, trong nội tâm cực kỳ vui mừng, mỉm cười đồng ý nói:- Rất tốt!

Anh có yêu cầu gì!

Chỉ cần không quá phận, tôi sẽ thỏa mãn anh!

Âu Minh suy nghĩ một hồi, trong mắt hiện ra thần sắc cuồng nhiệt:- Tôi cũng không có yêu cầu đặc biệt gì!

Tôi thích nghiên cứu tang thi, biến dị thú, thực vật biên dị, để cho tôi tiếp tục nghiên cứu chúng ở đây!

Thỉnh anh nên đem tang thi cao cấp, các loại biến dị thú, thực vật biến dị đưa tới cho tôi nghiên cứu.

Thành quả nghiên cứu tôi có thể giao cho anh, anh dùng như thế nào thì cứ dùng.

Nhưng mà có một điểm là những thứ tôi nghiên cứu ra phải dùng tên của tôi là tên của chúng! !

Giống như cái này gọi là Âu Minh tiến hóa dịch số 1, thời điểm anh cho người khác sử dụng thì làm ơn nên nói là Âu Minh tiến hóa giả số 1.

Tương lai tôi sẽ làm cho cái tên Âu Minh vang vọng toàn bộ thế giới! !

Siêu việt Einstein, Newton để trở thành đệ nhất khoa học gia.Nhạc Trọng nhìn vẻ mặt cuồng nhiệt của Âu Minh thì đồng ý nói:- Có thể!Những xưng hô này đối với các nhà khoa học mà nói là một chuyện cực kỳ trọng yếu.

Nhưng mà đối với Nhạc Trọng gọi thế nào cũng được.

Âu Minh tiến hóa dịch số 1 tên gì hắn đều không quan tâm, hắn chỉ quan tâm tới hiệu quả của tiến hóa dịch.Âu Minh chỉ vào những nghiên cứu viên khác hờ hững nói:- Ân!

Đúng rồi!

Trụ sở nghiên cứu này không được cắt điện!

Các loại ẩm thực cũng không thể thiếu.

Bọn họ còn có gia quyến cần nuôi sống, thỉnh anh chiếu cố gia quyến của bọn họ.

Nếu như bọn họ có nhu cầu sinh lý, anh giúp bọn họ giải quyết một chút là được.

Chương 493: Âu Minh. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comỞ nơi này là nghiên cứu cơ mật, người ra vào nhất định sẽ bị hạn chế.

Âu Minh cũng là người thấu triệt, cũng không có cưỡng cầu rời khỏi sở nghiên cứu, mà là đưa ra yêu cầu bảo Nhạc Trọng chiếu cố gia quyến và sinh lý của đám người nơi này.Nhạc Trọng nhìn qua Âu Minh liếc, khẽ cười nói:- Không có vấn đề!

Âu Minh, có cần mang mấy mỹ nữ cho anh hay không?Âu Minh đạm mạc nói:- Không cần! !

Tôi với nữ nhân không có hứng thú gì cả!

Nếu như anh có game glge thì đưa cho tôi!

Tôi chỉ có hứng thú với nữ nhân lần thứ hai mà thôi!Nhạc Trọng nhìn qua Âu Minh có chút im lặng.

Hắn không nghĩ tới một tên cuồng nghiên cứu như Âu Minh lại yêu thích game glge. (*Game glge là một loại game 3D)- Tốt!

Không có chuyện gì thỉnh anh rời đi.

Đương nhiên nếu anh chỉ đứng ở bên cạnh nhìn xin mời anh giữ yên lặng.

Tôi cũng bắt đầu làm việc!Âu Minh không tự giác mà bỏ qua Nhạc Trọng đi tới chỗ kính hiển vi quan sát, giống như có thứ gì đó còn khiến hắn hứng thú hơn cả nữ nhân.Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua Âu Minh hỏi:- Tinh hạch biến dị thú cấp ba trong tay của Lệnh Hồ Tương Như có trong tay anh hay không?Âu Minh trực tiếp mở một cái hộp ra, đem một viên tinh thể màu đỏ ra, không quan tâm mà ném vào trong tay của Nhạc Trọng:- Anh nói là cái này sao?

Anh không nói thì tôi cũng quên!

Tinh hạch biến dị thú cấp ba này nhân loại không dùng được, nhân loại nuốt nó sẽ lập tức ói ra.

Đồng thời nó cũng không tương tác với các loại dược tề, cho dù là nước axit mạnh cũng không thể làm gì được nó, cho anh!Nhạc Trọng đem tinh hạch biến dị thú cấp ba này ném vào trong không gian giới chỉ của mình, tinh hạch biến dị thú cấp ba có tác dụng giúp biến dị thú tiến hóa.

Nếu như hắn đem tinh hạch này giao cho Thiểm Điện thì nó có thể trở thành biến dị thú cấp ba đấy, như vậy hắn cũng nắm giữ một vương bài!Thiểm Điện lúc này chỉ là biến dị thú cấp hai cũng mạnh đáng sợ, nếu như nó tiến hóa thành biến dị thú cấp ba, như vậy trong giai đoạn hiện tại không có gì ngăn cản nó được.Nhạc Trọng từ trong lòng ngực móc một bình xà đản quả đưa cho Âu Minh:- Đây là thứ có thể giúp nhân loại trở thành người tiến hóa.Âu Minh nghe vậy hai mắt tỏa sáng đi lên tiếp nhận bình nước xả đản quả kia, sau đó thè lưỡi ra liếm một cái, trong mắt chớp động hào quang kỳ dị, hắn có chút thất thố bắt lấy áo của Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Còn gì nữa không?

Cho tôi nhiều một chút! !

Chút này không đủ nghiên cứu.Chất lỏng làm cho nhân loại trở thành người tiến hóa đây chính là bảo vật thần kỳ.

Âu Minh ngây ngốc trong phòng thí nghiện hồi lâu, nghiên cứu hơn một trăm năm mươi loại thực vật biến dị, nhưng mà thứ nước thực vật có thể làm cho nhân loại trực tiếp tiến hóa thì hắn mới lần đầu tiên nhìn thấy được.Người tiến hóa chính là sủng nhi của tận thế, bọn họ còn có ưu thế hơn người cường hóa nhiều lắm.

Tiếp nhận các loại sự vật cũng nhanh hơn người bình thường.Ở bên người của Nhạc Trọng thì người tiến hóa thức tỉnh tự nhiên chỉ là Diêu Diêu cùng Trác Nhã Đồng, năng lực học tập, năng lực tiếp nhận cũng mạnh mẽ nhất, cho dù là các nàng học cái gì cũng mạnh hơn người khác rất nhiều.Nhạc Trọng trở thành người tiến hóa thì năng lực học tập cũng đạt được tiến bộ không nhỏ, tuy so ra kém người tiến hóa một cách tự nhiên, thực sự xa siêu việt người cường hóa bình thường.Âu Minh biết được đây chính là thứ nước thần kỳ có thể làm cho người ta tiến hóa, hắn là người đạm mạc cũng trở nên thất thố.

Đây chính là nước thuốc làm nhân loại tiến hóa, nếu như có thể nghiên cứu thành công, vậy hắn cũng mở ra cánh cửa tiến hóa của nhân loại, tên của hắn sẽ đi vào sử sách, viết lên trên một tờ chói mắt nhất!

Vừa nghĩ tới chuyện này thì máu của Âu Minh cũng hưng phấn và sôi trào lên.Nhạc Trọng đem toàn bộ chất lỏng xà đản quả ra đưa cho Âu Minh:- Chỉ có bao nhiêu đây! !

Nhưng mà những bình màu xanh không thể giúp người ta tiến hóa.

Chỉ có thể tăng cường tố chất thân thể mà thôi.Những chất lỏng màu xanh không thể giúp cho người ta tiến hóa, nhưng nếu người bình thường phục dụng nó cũng có thể gia tăng năm thuộc tính trụ cột, Nhạc Trọng là người tiến hóa phục dụng xà đản quả màu xanh không có hiệu quả gì.- Quá tốt! !

Quá tốt!Âu Minh cầm lấy một bình xà đản quả không ngừng chạy quanh trong phòng thí nghiệm, bắt đầu tiến hành thí nghiệm.

Về phần những xà đản quả mà Nhạc Trọng đưa cho hắn thì bị hắn bỏ qua một bên.Nhạc Trọng nhìn thấy Âu Minh đang chạy quanh phòng thí nghiệm, mà tất cả nghiên cứu viên trong phòng thí nghiệm cũng bận rộn lên, không có người nào quan tâm tới hắn.

Hắn xem một hồi không nhìn ra trò gì, chợt rời khỏi phòng thí nghiệm.Nhạc Trọng nhìn qua Trinh Diệp Dương ra lệnh:- Trinh Diệp Dương, anh đi bảo Trịnh Minh Hòa mang mười lăm cao thủ tới đóng ở nơi này.

Từ giờ trở đi, biệt thự này chính là cấm địa, không có lệnh của tôi thì không ai được tự do ra vào, có người mạnh mẽ xông vào thì trực tiếp bắn chết.Phòng thí nghiệm của Âu Minh đối với Nhạc Trọng mà nói cũng vô cùng trọng yếu.

Cho dù thế nào thì nơi đây cũng chế tạo ra Âu Minh tiến hóa dịch số 1, bây giờ lại nghiên cứu biện pháp trở thành người tiến hóa.

Dù là thế lực nào cũng xem đây là át chủ bài cả.

Nhạc Trọng tuyệt đối không muốn người nào khác đạt được bí mật này cả.- Vâng!Trong nội tâm Trinh Diệp Dương rùng mình, nhanh chóng đáp.Nhạc Trọng quay người rời khỏi phòng thí nghiệm Âu Dương.MÀ thành phần quan trọng của Thông Thiên thần giáo x.em t.ạ i kk-tr uyen-. com vừa vỡ, trong huyện Long An thế lực nào ngoan cố chống cự sẽ bị tiêu diệt, cả huyện Long An chợt an định lại.Huyện Long An an định lại, Nhạc Trọng cũng không có lập tức dẫn người rời đi, mà là từ huyện Thiên Tân bên kia điều một doanh bộ đội tới huyện Long An đóng lại.Có doanh tinh nhuệ nhất ở huyện Thiên Tân đóng ở nơi này, khi đó huyện Long An mới tính toán chính thức được Nhạc Trọng nắm giữ ở trong tay.

Cho dù là tàn quân của Thông Thiên thần giáo có dị động gì, một doanh này cũng đủ đánh tan ý đồ của bọn chúng.Nhạc Trọng cầm theo một bình Âu Minh tiến hóa dịch số 1 đi tới phòng của Minh Giai Giai và trịnh trọng nói:- Giai Giai!

Đây là Âu Minh tiến hóa dịch số 1!

Sau khi phục dụng có thể tùy thời giúp người cường hóa trên cấp 30 tùy thời có kỹ năng tăng lên cấp hai.

Nhưng mà ẩn chứa nguy hiểm quá lớn, một khi tiến hóa thất bại, bản thân của cô sẽ bị thương!

Cô muốn phục dụng không?- Xin cho tôi phục dụng!

Tôi không sợ!Minh Giai Giai khuôn mặt nhỏ nhắn hiện ra thần sắc kiên nghị, nàng trực tiếp tiếp nhận Âu Minh tiến hóa dịch số 1, ngửa đầu uống cạn bình thuốc này.Trong tận thế này muốn nhận được thực lực cường đại thì nhất định phải nhận lấy nguy hiểm.

Minh Giai Giai đã có giác ngộ như vậy, nàng biết rõ cơ hội trở nên mạnh mẽ không nhiều, một khi bỏ qua có lẽ nàng cả đời sẽ bỏ qua.

Chương 494: Tiến hóa!

Kỹ năng cấp hai. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comHơn nữa nàng muốn đi theo bên người của Nhạc Trọng, trở thành tồn tại không thể thiếu của Nhạc Trọng, lực lượng cường đại là phải có.Âu Minh tiến hóa dịch số 1 vừa vào trong bụng của Minh Giai Giai thì chợt có khí lưu nóng rực chạy khắp người của Minh Giai Giai, thân thể huyết dịch trong người của nàng sôi trào lên, trở nên vô cùng nóng rực.

Nàng không nhịn được mà rên rỉ một tiếng, thoáng cái xịu lơ trong ngực của Nhạc Trọng, thân thể đồ mồ hôi đầm đìa.Trừ chuyện đó ra, khi thân thể Minh Giai Giai đổ mồ hôi không ngừng có ti tí máu đen từ trong da thịt của nàng chảy ra ngoài, đau đớn kịch liệt làm cho nàng không ngừng run rẩy, hoàn toàn không do nàng khống chế.

Nàng chỉ có thể giống như con mèo nhỏ thừa nhận và rên rỉ mà thôi.- Dược tề thật bá đạo!Nhạc Trọng ôm thật chặt Minh Giai Giai trong lòng, dược tề bá đạo như vậy hắn mới nhìn thấy lần đầu tiên.Tiếp qua một giờ, thân thể của Minh Giai Giai mới hết sức yếu ớt đình chỉ run rẩy, nhưng mà thân thể của nàng đầy máu đen, biến thành một con mèo nhỏ vô cùng bẩn.Nhạc Trọng ôm Minh Giai Giai đi vào phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ lại đi lên giường nằm, cho nàng nghỉ ngơi thật tốt.Ngày thứ hai khi Minh Giai Giai thanh tỉnh thì Nhạc Trọng ân cần hỏi:- Thân thể của cô thế nào?Minh Giai Giai nhắm mắt lại trầm mặc hồi lâu, mở to mắt nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Không có việc gì!

Tinh thần của tôi cường hóa +5.

Hơn nữa kỹ năng triệu hoán ảnh lang được cường hóa, hiện tại đã tiến giai trở thành cấp hai rồi.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc nóng rực.- Để cho tôi thí nghiệm năng lực tiến giai nào!Minh Giai Giai gật gật đầu vung tay lên, phát động kỹ năng triệu hoán ảnh lang cấp hai.

Trong một chớp mắt cơ hồ bóng dang vô thanh vô tức từ bóng của Nhạc Trọng đột nhiên lao ra, lao vào người của Nhạc trọng.Trong nội tâm Nhạc Trọngbáo động đại thịnh nên đầu tiên phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân thể uốn éo, một quyền đánh vào đầu của ảnh lang.Con ảnh lang ở giữa không trung không tránh được trúng một quyền, bị Nhạc Trọng đánh bay ra sau sáu mét, nhưng mà nó không bị tổn thương, trong mắt của nó hiện ra hung quang, vừa rơi xuống đất đã điểm chân lao thẳng qua phía của Nhạc Trọng.- Thật nhanh!Nhạc Trọng nhìn qua ảnh lang lao thẳng tới trước, trong nội tâm có chút rùng mình, tốc độ ảnh lang cấp hai này hơn cả Thiểm Điện hai phần, còn nhanh hơn hắn một phần, chỉ có người tiến hóa nhanh nhẹn như Bạch Tiểu Thắng mới có thể đánh đồng.

Hơn nữa nếu không sử dụng lợi khí và sức lực gấp sáu lần người thường cũng không cách nào tổn thương nó mảy may.Ảnh lang cấp hai kia đánh tới Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng phát động kỹ năng thao túng trọng lực, con ảnh lang bị trọng lực đè lên thì chậm hơn rất nhiều.

Ảnh lang cấp hai trong nháy mắt trì trệ lại, huy động Ngạc Nha Cứ Nhận, một đao mang theo ánh đao lăng lệ ác liệt chém vào đầu của con ảnh lang.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ nhìn qua Minh Giai Giai hỏi:- Con ảnh lang này cô triệu hoán được mấy con?Minh Giai Giai suy nghĩ một chút và hết sức thành thật nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Dùng tinh thần lực của tôi hiện tại, có thể đồng thời triệu hoán năm con ảnh lang trong mười phút.

Về sau tinh thần của tôi không đủ duy trì chúng tồn tại.Tuy sức chiến đấu của ảnh lang không bằng với biến dị thú cấp hai, nhưng mà kém hơn không lớn, lại có khả năng triệu hoán liên tục, hơn nữa Minh Giai Giai có thể trong một lần triệu hoán năm con ảnh lang.

Nếu như Nhạc Trọng không có bất kỳ phòng bị, đột nhiên bị năm con ảnh lang tập kích, chỉ sợ cũng bị tổn thương không nhỏ.Trước mắt Nhạc Trọng không có bao nhiêu cao thủ có khả năng ngăn cản năm con ảnh lang công kích.

Đơn thuần lực công kích thì Minh Giai Giai đã trở thành cao thủ top 10 dưới trướng của Nhạc Trọng.

Nhưng mà lực công kích của Minh Giai Giai mạnh nhưng mà phòng ngự lại không mạnh bao nhiêu cả.

Nếu như xe m- .o,nli ne ,t ại k.k tr uye n. c om trên chiến trường không có người bảo hộ, một viên đạn súng ngắm là đủ lấy mạng của nàng ngay.Nhạc Trọng mỉm cười sờ sờ đầu của Minh Giai Giai khích lệ nói:- Rất tốt!

Bởi như vậy Giai Giai đã trở thành cao thủ lợi hại rồi!Minh Giai Giai cũng lộ ra nụ cười ngọt ngào:- Hắc hắc! !Minh Giai Giai phục dụng Âu Minh tiến hóa dịch số 1 thành công, Nhạc Trọng cũng không hề do dự, trực tiếp uống một lọ Âu Minh tiến hóa dịch số 1.Trong một chớp mắt, huyết dịch toàn thân của Nhạc Trọng bắt đầu sôi trào, từng đạo lực lượng cường đại không ngừng trùng kích thân thể của hắn, cơ hồ muốn đem thân thể của hắn xé rách.

Mặc dù Nhạc Trọng ý chí kiên cố, đau đớn đáng sợ làm hắn chết đi sống lại.

Không ngừng run rẩy, một giờ sau Nhạc Trọng mới chậm rãi khôi phục lại.Một tia linh quang kỳ dị hiện ra trong thức hải của Nhạc Trọng, quấn quanh phù văn triệu hoán đặc chủng khô lâu của Nhạc Trọng, làm cho kỹ năng triệu hoán đặc chủng khô lâu biến dị, từng đạo ma văn kỳ diệu bao phủ quanh phù văn đặc chủng khô lâu, sau đó hợp nhất với hào quang của đặc chủng khô lâu.Phù văn kỳ dị kia vừa hình thành, một đạo quang mang bắn ra từ thức hải của Nhạc Trọng lọt vào lên người của bạch cốt.Được hào quang này bao phủ, bạch cốt phát ra dị biến, xương cốt của nó hoàn toàn đen kịch, mỗi một tấc xương cốt cũng đen lại, trên mặt ngoài có hào quang kim loại sáng bóng, thân thể tren mỗi đốt ngón tay mang theo gai xương bén nhọn, khiến nó thoạt nhìn là binh khí giết người đáng sợ.- Chúc mừng ngài đạt được cường hóa tinh thần +5!Trong thức hải của Nhạc Trọng vang lên một loạt âm thanh.- Kỹ năng cấp bốn: triệu hoán hắc ám khô lâu cấp hai.

Muốn sử dụng kỹ năng này cần tiêu hao 2 điểm kỹ năng.- Đặc chủng khô lâu của ngài tiến hóa cho nên nhận được cường hóa kỹ năng.

Tất cả kỹ năng hiện có +1.- Hắc ám khô lâu bạch cốt cấp 42.Lực lượng: 90 nhanh nhẹn: 90 cơ bắp hoạt tính: 90 thể lực: 9190 tinh thần: 9190 cường độ: 15310 có được kỹ năng 1: Cốt Đầu Lợi Dụng Thuật +1.Kỹ năng 2: Cốt Cách Cường Hóa +1.Kỹ năng 3: thao túng xương cốt +1.Kỹ năng 4: ngụy trang +1.Kỹ năng 5: trở về tử giới +1.Kỹ năng 6: hư không thoáng hiện +1.Kỹ năng 7: lợi hại hóa +1.Kỹ năng: sơ cấp trí tuệ +1."

Đặc chủng khô lâu bạch cốt tiến giai trở thành hắc ám khô lâu bạch cốt, sáu thuộc tính của nó toàn bộ cường hóa +20.

Đồng thời toàn bộ kỹ năng cường hóa +1.

Sức chiên đấu của nó sau tiến giai mạnh mẽ không ngờ, thời điểm đối mặt biến dị thú cấp hai, nó cũng có lực đánh một trận.

Không còn bất lực trước biến dị thú cấp hai nữa.Mà trong tòa biệt thự hang ở của giáo chủ Thông Thiên thần giáo, Nhạc Trọng lẳng lặng ngồi ở ghế sô pha, đang nghe đọc.Minh Giai Giai thì nhu thuận ngồi ở bên người của Nhạc Trọng cầm một bản văn bản tiến Anh đọc.

Nàng chỉ biết tiếng Thái Lan, nhưng mà nàng đi theo bên người của Nhạc Trọng cho nên bắt đầu học các loại ngôn ngữ, tiếng Anh được ưu tiên nhất.Trữ Vũ Hân, Tôn Tuyết Yến, Từ Thiến ba bình hoa xinh đẹp đang ngồi trước Nhạc Trọng.

Các nàng ba người đang đọc tạp chí.

Chương 495: Tiến hóa!

Kỹ năng cấp hai. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn xem lý lịch bộ hạ hồi lâu, nhíu mày, sau đó nhìn qua tiểu loli Minh Giai Giai, con mắt sáng ngời nói:- Giai Giai!

Cô có nghĩ mình sẽ làm huyện trưởng huyện Long An không?Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì Trữ Vũ Hân, Tôn Tuyết Yến, Từ Thiến ba người run lên, nhìn qua phía Minh Giai Giai.Đặc biệt là Từ Thiến nhìn qua Minh Giai Giai, hai mắt hâm mộ cơ hồ muốn phun lửa.

Một huyện trưởng khống chế quyền sanh sát gần bảy ngàn người, đây là chuyện uy phong cỡ nào.Từ Thiến trước tận thế chính là người mẫu có chút danh tiếng, nàng tiếp xúc với người tương đối nhiều, đối với lực lượng của quyền thế thì nàng đúng là tràn ngập cảm xúc.

Lúc trước nàng và một người mẫu khác cạnh tranh quảng cáo, các điều kiện của nàng đều vượt qua đối thủ, nhưng mà người kia có một phó huyện ủy làm hậu trường, nàng thoáng cái không đạt được quảng cáo.

Sau khi có kinh nghiệm này thì nàng cũng nhận ra sự tàn khốc của xã hội.

Nếu không phải nàng muốn giữ thân xử nữ làm cần câu tiền tài, nàng sớm đã biến thành chim hoàng yến trong lồng.Trữ Vũ Hân cùng Tôn Tuyết Yến mặc dù có ghen ghét với Minh Giai Giai, thực sự cũng lộ ra vẻ khiếp sợ.Minh Giai Giai nghiêng đầu suy nghĩ một hồi và chém đinh chặt sắt.- Tôi không muốn rời khỏi chủ nhân!

Chẳng qua nếu như chủ nhân hiện giờ muốn tôi trông coi huyện Long An, tôi nguyện ý lưu lại trông coi huyện Long An.

Thời điểm nàng rời đi tôi tuyệt đối không cho kẻ nào chiếm đoạt huyện Long An!Nhạc Trọng lộ ra vẻ mĩm cười, cúi đầu hôn lên trán của Minh Giai Giai một cái, nói:- Tốt! !

Từ giờ trở đi cô chính là huyện trưởng huyện Long An!

Huyện Long An nhờ cô bảo vệ tốt.Dưới trướng của Nhạc Trọng lúc này có không ít người mới, nhưng mà người chính thức dùng được lại không nhiều.

Minh Giai Giai đi theo hắn từ Thái Lan tới bên này, cùng hắn trải qua nhiều sóng gió, là người hắn hoàn toàn tin cậy được.

Đồng thời tư lịch của Minh Giai Giai cũng cao, nàng chính là ái tướng của Nhạc Trọng, nàng đến trấn thủ huyện Long An cũng không ai không phục.Ôn Phúc Tân từ khi chiến bại ở huyện Long An thì biến mất không thấy gì nữa.

Đại địa rộng lớn, Nhạc Trọng cũng không cách nào diệt hắn được.Bổ nhiệm Minh Giai Giai làm huyện trưởng huyện Long An, Nhạc Trọng đem cao thủ xuất thân Thông Thiên thần giáo gia nhập vào đoàn viễn chinh, sau khi hắn bổ sung đạn dược, mang theo các cao thủ tinh nhuệ rời đi.Hạ Mã Thôn cách thành phố Quý Trữ gần hai mươi cây số, trước tận thế thôn nhỏ này có ba trăm người.

Lúc này là hơn ba trăm con tang thi chiếm cứ.Ngày hôm nay hai chiếc Audi, một chiếc Santana, một cỗ xe buýt, năm chiếc xe tải lớn từ phương xa chạy tới, đứng ở trước thôn nhỏ này.Từ trong năm chiếc xe có bốn mươi năm tử lao ra, trong đó hai gã nam tử cầm súng trường trong tay, hơn ba mươi người còn lại cầm dao bầu, côn dài, đại thiết chùy các loại vũ khí lạnh.- Động thủ!Một tên nam tử trên đầu có vết sẹo dài, dáng người khôi ngô, trong tay cầm một thanh Phảng Chế Đường Đao nhìn qua Hạ Mã Thôn và quát lớn.Một tên nam tử hành động, bọn họ cầm búa bổ vào vùn, sau đó đem đinh gỗ và dây thừng rắn chắc xây dựng thành một bẫy rập đơn giản.Thời điểm bẫy rập đã làm hoàn tất, tên mặt sẹo kia nhìn qua một bên và ra lệnh.- Triệu Giáp!

Tới anh rồi!- Vâng!

Lão đại!Tên nam tử dáng người nhỏ gầy sắc mặt tái nhợt, móc một cây dao dài cắt vào trong tay, giọt giọt máu tươi nhỏ vào trong khăn trắng.Triệu Giáp cầm khăn chắn đi tới cửa thôn, vừa đến cửa thôn thì hắn rống to lên.- Đám tang thi khốn khiếp!

Triệu Giáp gia gia của các ngươi tới đây!

Các ngươi nhanh cho gia gia lăn ra đây! !"

Tang thi trong thôn ngửi được hương vị máu tươi, nghe được âm thanh của Triệu Giáp thì chúng lập tức dị động đi qua bên này.Sau khi Triệu Giáp rống lên, chợt chạy ra phía sau.

Hắn cũng không dám ngây ngốc ở gần thôn như vậy.

Loại hành động này của hắn là vô cùng nguy hiểm, nếu như gặp được S2, vậy thì hắn hành động chậm một chút sẽ lọt vào bụng của S2, trở thành mỹ vị của S2.Vận khíTriệu Giáp không tốt, hắn vừa mới chạy hơn mười thước, một con S2 nhanh như gió xuyên qua bẫy rập lao thẳng qua phía hắn.- Cứu mạng! !

Cứu mạng!Triệu Giáp vừa nhìn thấy con S2 thì hoảng sợ, khóc lớn lên.Triệu Giáp kêu khóc nhưng mà không nhận được cứu viện gì cả, tất cả người đều đứng sau bẫy rập nhìn qua, không dám tiến lên một bước.

Con S2 kia đuổi theo Triệu Giáp, thoáng cái đè hắn ngã xuống đất, hung hăng cắn vào cổ của Triệu Giáp một cái, thoáng cái xé một khối huyết nhục trên người của hắn nuốt vào bụng.Trong tiếng kêu thảm thiết của hắn, Triệu Giáp bị con S2 trực tiếp cắn chết, bộ mặt, cổ đều bị kéo xuống một khối huyết nhục, thoạt nhìn làm cho người ta cảm thấy hoảng sợ.Con S2 cắn chết Triệu Giáp xong thì nhìn qua đám người sống, nhìn qua hơn mười nhân loại kia.

Tốc độ của nó cực nhanh lao tới phía trước, lại bị một dây giăng ngã xuống đất.Hai gã tráng hán cầm trường côn và dây thừng xông thẳng qua đám S2 kia, rất quen thuộc chém lên đầu của S2, sau đó dùng sức kéo dây thừng qua hai bên, thoáng cái kéo móng của hai con S2 ra chung quanh.

- Đi chết!Tên mặt thẹo kia gầm lên một tiếng, cầm Đường đao trong tay lao thẳng tới trước người của con S2, một đao chém lên cổ của S2, lực lượng khổng lồ bộc phát chém đầu của con S2 rơi xuống.Nhìn qua đầu lâu của S2 lăn lộn, những nam tử này buông lỏng một hơi.

Nếu như con S2 cận thân, bọn họ là người bình thường chỉ sợ đã chết toàn bộ.Một tên nam tử tướng mạo hẹn mọn lập tức đi tới trước mặt của con S2 này, nói- Chúc mừng lão đại, thuận tiện chém chết con S2.

Bởi như vậy đẳng cấp cường hóa của ngài tăng lên rồi !

Đột phá cấp 20 là trong tầm tay.Mặt thẹo cầm lấy thanh Phảng Chế Đường Đao, trên mặt hiện ra vẻ đau lòng.- Không nên nói phế thoại! !

Chuẩn bị sẵn sàng!

Hôm nay chúng ta phải thanh xem .t-ạ i .k kt,ruyen.com- lý tang thi trong thôn này hết.

Nếu không chúng ta không đủ vật tư mang về cống cho Quách lão đại!

Mẹ kiếp!

Tiền thuê Phảng Chế Đường Đao này thật cao, một ngày phải bỏ ra một trăm cân gạo, quả thực là cướp bóc!Theo thời gian qua đi, tỉ lệ rơi đồ của tang thi, biến dị thú không ngừng hạ thấp.

Nếu như vừa tận thế mà giết một con S2 khẳng định sẽ có đồ tốt rơi ra, rơi ra mười quyển kỹ năng cấp ba cũng không có gì hiếm lạ.

Nhưng mà bây giờ săn giết S2 chỉ rơi ra một sinh tồn tệ, ngay cả hộp báu màu trắng cũng không có.Tên nam tử dáng người cao gầy nhìn qua cửa thôn một cái, nhìn qua thì sắc mặt của hắn đại biển, âm thanh có chút run rẩy lên:- S2 ba đầu S2, bốn đầu L2! !

Bảy đầu con tang thi tiến hóa cấp hai!Chỉ thấy ở cửa thôn đột nhiên phân ra bảy đầu tang thi, ba đầu S2, bốn đầu L2, nhìn thấy bảy con tang thi tiến hóa này, những nam nhân này mỗi người biến sắc, vẻ mặt trắng bệch.

Bọn họ phần lớn là người bình thường, chỉ có thể đối phó một ít tang thi bình thường.

Chương 496: Thành phố Quý Trữ. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comBọn họ cũng chỉ có thể đối phó những con S2 mà thôi, nhưng mà đối mặt L2 đao thương bất nhập thì bọn họ không có cách nào cả.- Rút lui!Mặt thẹo biến sắc, đầu tiên là bỏ chạy ra phía sau.

Cũng mặc kệ trong thôn có nhiều vật tư, một khi hắn lấy được vật tư thì cuộc sống sẽ dễ chịu hơn nhiều lắm.

Nhưng mà những chuyện này phải có mạng mới hưởng dụng được, đừng nói hắn chỉ là người cường hóa cấp 17, cho dù là người cường hóa cấp 20, đối mặt bảy con tang thi tiến hóa cấp hai cũng phải nhượng bộ lui binh.Nhìn thấy bảy con tang thi cấp hai xuất hiện, những nam nhân kia sụp đổ nhao nhảo chạy ra sau.Đúng lúc này, đột nhiên có người xuất hiện ngăn cản đường đi của tên mặt thẹo, thò tay vỗ vỗ vai của mặt thẹo và tùy tiện hỏi:- Các người có phải là từ thành phố Quý Trữ đi ra?Mặt thẹo sắc mặt đại biến, vẻ mặt kinh hãi, người trẻ tuổi kia tốc độ đúng là quá nhanh, hắn căn bản không có kịp phản ứng, đã bị người trẻ tuổi vỗ vai, tốc độ nhanh như quỷ mị, nếu như lấy mạng của hắn thì dễ như trở bàn tay.Người trẻ tuổi này chính là người tiến hóa nhanh nhẹn Bạch Tiểu Thắng, tốc độ của hắn thậm chí còn vượt qua Nhạc Trọng.

Đẳng cấp cường hóa của mặt thẹo không tới 20, tự nhiên không thể tránh hắn được.- Tôi là Hoàng Duy Lập! !

Tôi là tiểu đội trưởng từ thành phố Quý Trữ đi ra ngoài tìm vật tư.Hoàng Duy Lập tuy tính cách có chút táo bạo, nhưng mà ở trước mặt của cường giả tuyệt đối thì không dám phát tính tình chút nào, thành thành thật thật nói ra.

Trong khu vực dã ngoại hoang vu này, Bạch Tiểu Thắng nếu là như tiêu diệt bọn họ, chính phủ ở thành phố Quý Trữ căn bản không có khả năng xuất đầu vì bọn họ.Hoàng Duy Lập nhìn qua bảy con tang thi tiến hóa cấp hai và nói:- Vị đại hiệp này! !

Những con tang thi kia sẽ lao tới đây, chúng ta trôn đi, bằng không sẽ bị vây quanh!- Động thủ!

Tiêu diệt chúng!Bạch Tiểu Thắng nhìn qua đám tang thi, không có chút hứng thú gì cả, nhìn ra sau và ra lệnh.

Dùng đẳng cấp cường hóa của Bạch Tiểu Thắng hiện tại mà săn giết những con tang thi tiến hóa cấp hai này, cần giết hơn sáu trăm con mới tăng cấp, về phần giết tang thi bình thường phải hơn vạn con mới được.

Bởi vậy không cần thiết thì Bạch Tiểu Thắng không muốn ra tay, mà là lựa chọn cho người khác đi lên tiêu diệt tang thi tiến hóa cấp hai.- Vâng!

Bạch lão đại!Bảy tên chiến sĩ từ trong bụi cỏ sau lưng Bạch Tiểu Thắng lao thẳng qua phía tang thi tiến hóa.Một tên chiến sĩ có năng lực lưỡi đao cường hóa, hắn cầm một thanh Đường đao, hào quang đường đao chớp động, một đao chém xuống thì đầu của con L2 đao thương bất nhập rơi xuống.Một tên chiến sĩ trong tay cầm lang nha bổng, vung lên một cái và nện đầu của S2 nhão nhẹt.Một tên chiến sĩ khác tay cầm súng trường, tiện tay bắn một viên vào đầu của S2.Chém giết dễ như trở bàn tay, bảy con tang thi trước mặt bảy người này không chịu nổi một kích, dễ dàng bị tiêu diệt không còn, đám bộ hạ của Hoàng Duy Lập nhìn thấy trợn mắt há hốc mồm.Bảy tên người cường hóa cao cấp sau khi giết bảy con tang thi tiến hóa, xung trận ngựa lên trước tiến vào trong Hạ Mã Thôn chém giết tang thi.

Thanh lý mấy trăm con tang thi còn lại ở nơi này.Hoàng Duy Lập nhìn qua Bạch Tiểu Thắng với ánh mắt tràn ngập kính sợ.- Thật là lợi hại! !

Những người này tuyệt đối là người cường hóa cao cấp!

Bọn họ rốt cuộc là người nào?Bạch Tiểu Thắng nhìn qua, chợt đem ánh mắt nhìn qua người Hoàng Duy Lập và dùng ngữ khí ra lệnh không thể cự tỵyệt nói:- Anh đi theo tôi gặp lão đại!Trong Hạ Mã Thôn chỉ có mấy trăm đầu tang thi, chỉ cần không có ngoài ý muốn nổi lên.

Bảy người cường hóa cao cấp đủ sức lấy mạng của chúng.- Vâng!Hoàng Duy Lập cung kính đáp, nhưng trong lòng có sóng thần mạnh mẽ hiện ra:- Người mạnh như vậy còn có lão đại sao?

Vậy hắn lão đại mạnh tới cỡ nào?- Thật trẻ tuổi!Hoàng Duy Lập rất nhanh bị đưa đến trước mặt của Nhạc Trọng, hắn cẩn thận từng li từng tí nhìn qua Nhạc Trọng và trong lòng thầm nghĩ.Nhạc Trọng nhìn Hoàng Duy Lập lạnh lùng nói:- Đem tin tức mà anh biết về thành phố Quý Trữ nói toàn bộ cho tôi biết.

Nếu như có thể làm cho tôi thỏa mãn, d.own.l.o-a d .P.RC- mớ i -nhấ t ,t ại- kk.t ruyen .co m túi gạo này là của anh.

Nếu như anh có nửa câu dấu diếm thì tự lãnh hậu quả.Hoàng Duy Lập cảm thấy trước mặt có cảm giác áp bách cường đại, thân thể của hắn run lên nhè nhẹ nói tình báo về thành phố Quý Trữ mà nói hắn biết cho Nhạc Trọng nghe.Trước tận thế thành phố Quý Trữ có đóng một quân dã chiến, sau tận thế thì quân dã chiến có rất nhiều người biến thành tang thi.

Nhưng mà sư trưởng dã chiến Đỗ Thiện Hùng lại may mắn tránh được một kiếp.

Sau đó Đỗ Thiện Hùng quyết định thật nhanh dựa vào ưu thế hỏa lực tiêu diệt toàn bộ tang thi.Đồng thời quân đội dựa vào hỏa lực hiện đại tiến vào trong thành phố Quý Trữ tiêu diệt toàn bộ tang thi, đem toàn bộ tang thi trong thành phố Quý Trữ tiêu diệt đi, cứu được rất nhiều thị dân ở thành phố Quý Trữ.Trong thành phố Quý Trữ này có hơn hai mươi vạn tang thi, bởi vì Đỗ Thiện Hùng quyết đoán xuất kích tới thành phố Quý Trữ nên bảo tồn được rất nhiều người sống sót.

Tổng cộng được cứu hai mươi vạn người sống sót.Đồng thời Đỗ Thiện Hùng nhận được thỉnh cầu cứu viện từ thành phố Nam Trữ, sau đó dẫn bộ hạ mang theo xe tăng, đại pháo các loại vũ khí chiến tranh hạng nặng tấn công thành phố Nam Trữ.Trước mặt vũ khí hiện đại thì tang thi bình thường cũng bị nghiền nát.

Đại lượng người sống sót bị Đỗ Thiện Hùng dẫn người cứu ra, hắn phối hợp với quan viên chính phủ của thành phố Nam Trữ và ba mươi lăm vạn người sống sót của thành phố Nam Trữ.Dùng sức chiến đấu chiến sĩ trong tay Đỗ Thiện Hùng thì muốn hoàn toàn thu phục thành phố Nam Trữ tuyệt đối không phải vấn đề gì.

Nhưng mà cho dù hắn có đánh tan tang thi trong nội thành thành phố Nam Trữ, thời điểm đang quét dọn chiến trường thì hắn phái ra lính trinh sát phát hiện tang thi trong các thành trấn chung quanh thành phố Nam Trữ đang hội tụ vào thành phố Nam Trữ.Thành phố Nam Trữ tổng cộng có hơn bảy trăm vạn nhân khẩu, thế giới biến dị thì trong nháy mắt năm trăm vạn người biến thành tang thi.

Đỗ Thiện Hùng mang binh liên tiếp thu phục thành phố Quý Trữ, thành phố Nam Trữ chẳng những tiêu hao nhiều đạn dược, các chiến sĩ liên tiếp chiến đấu cũng thập phần mỏi mệt, dưới yêu cầu mãnh liệt của chính phủ thành phố Quý Trữ thì hắn không thể không mang quân rời khỏi thành phố Nam Trữ, mang theo bộ đội cùng gần bốn mươi vạn người sống sót rút về thành phố Quý Trữ.Sau khi về tới nơi, Đỗ Thiện Hùng vẫn mang theo quân không ngừng chiến đấu quan hthành phố Quý Trữ tiêu diệt hơn ba trăm vạn con tang thi.

Tron chiến đấu không ngừng như thế, trong nội thành của thành phố Quý Trữ đã không còn con tang thi nào, tang thi trong thôn trấn quanh thành phố Quý Trữ cũng bị tiêu diệt sạch sẽ.Nhưng mà thôn trấn ở thành phố Quý Trữ rất nhiều, bởi vậy Hạ Mã Thôn có mấy trăm tang thi cũng bị đại quân của Đỗ Thiện Hùng thanh lý qua.

Chương 497: Thành phố Quý Trữ. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrước mắt dưới sự nổ lực của Đỗ Thiện Hùng thì nhân khẩu trong thành phố Quý Trữ cũng tăng lên tám mươi lăm vạn.

Cơ hồ có thể bằng trước tận thế.- Quả nhiên dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng quá khó khăn ah!Nhạc Trọng nghe Hoàng Duy Lập nói thì khẽ thở dài.Nhạc Trọng không ngừng cố gắng không ngừng chém giết địch nhân mới có được ngày hôm nay, mới có được hơn mười vạn người sống sót.

Mà ở thành phố Quý Trữ có tám mươi lăm vạn người sống sót, số lượng người sống sót chẳng những nhiều gấp mấy lần của Nhạc Trọng, còn có quân chính quy trước tận thế tồn tại.

Cho dù là sức chiến đấu hay tinh nhuệ cùng hỏa lực thì thành phố Quý Trữ vượt xa hắn nhiều lắm.Đỗ Thiện Hùng trước tận thế là một thống soái danh xứng với thực, thống soái dã chiến quân, xe tăng, trọng pháo cũng không ít.

Có thể lấy được thành tích như vậy cũng không kỳ lạ.Khi tận thế vừa bắt đầu, tang thi bình thường không cách nào ngăn cản được đạn như mưa.

Cho dù đến bây giờ trăm vạn tang thi cũng không thể ngăn được nhân loại tiêu diệt.

Đỗ Thiện Hùng không cách nào tiêu diệt mấy trăm vạn tang thi hoàn toàn là vì đạn dược, dầu hỏa không đủ.

Nhân loại sau tận thế cũng ngăn cản tay chân, nếu không mấy trăm vạn tang thi căn bản không đủ giết.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hoàng Duy Lập trực tiếp hỏi:- Trong tay Đỗ Thiện Hùng có bao nhiêu quân?Đây chính là vấn đề mấu chốt nhất.

Nhạc Trọng trong tận thế có thói quen tính quân số địch nhân và các trang bị vũ khí.

Đối với địch nhân hắn đầu tiên phải rõ đối thủ có bao nhiêu quân.Hoàng Duy Lập vẻ mặt khó xử nói:- Tôi không biết!

Loại tin tình báo này chỉ có quân đội hoặc là quan lớn chính phủ mới biết được.Bạch Tiểu Thắng ở bên cạnh cười âm trầm, nói:- Tám mươi lăm vạn người sống sót!

Không biết bên trong có bao nhiêu mỹ nữ! !

Hắc hắc!

Quá tốt, Nhạc lão đại, tôi yêu thành phố Quý Trữ!Nhạc Trọng có chút im lặng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng không nói thêm gì.Bạch Tiểu Thắng ưa thích mỹ nữ, trong tận thế thì mỹ nữ cũng ưa thích Bạch Tiểu Thắng là cường giả mạnh mẽ.

Ở trong huyện Long An hắn bắt được mấy mỹ nữ của giáo chủ Thông Thiên thần giáo Lệnh Hồ Tương Như.

Hắn ai tới cũng không cự tuyệt, chỉ cần là mỹ nữ là được, những mỹ nữ kia bởi vì Lệnh Hồ Tương Như rơi đài cho nên lòng người bàng hoàng, sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng thì hết sức hài lòng chủ nhân mới là một cường giả, song phương ăn nhịp với nhau, rất nhanh trộn lẫn với nhau.Bạch Tiểu Thắng nhìn Hoàng Duy Lập và không quan tâm nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Những người này làm sao bây giờ?

Tiêu diệt bọn họ không?Bạch Tiểu Thắng hành động tay chân lâu như vậy giết người như ngóe, tâm như sắt đá, cho dù giết hơn mười người con mắt cũng không nháy một cái.Hoàng Duy Lập sợ tới mức sau lưng mát lạnh, mồ hôi lạnh chảy ròng, thân thể của hắn mềm nhũn, thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng run rẩy cầu khẩn, nói:- Nhạc lão đại tha mạng!

Nhạc lão đại tha mạng! !

Thỉnh anh lưu cho tôi cái mạng nhỏ, tôi nguyện ý ra sức khuyển mã cho ngài!Nhạc Trọng đem túi gạo trăm ký đưa tới trước người của Hoàng Duy Lập thản nhiên nói:- Yên tâm, tôi sẽ không giết anh đâu! !

Cầm những vật này đi thôi!- Cảm ơn Nhạc lão đại! !

Cám ơn Nhạc lão đại!Hoàng Duy Lập cầm lấy túi gạo trăm ký và cảm tạ, sau đó cũng không quay đầu lại dẫn người chạy ra phương xa.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Thủ lĩnh!

Làm sao bây giờ?Nhạc Trọng lúc này mang theo chiến xa bộ binh, súng máy xe, ống phóng rốc-két chống tăng, lựu đạn các loại vũ khí hạng nặng đi qua bên này.

Như vậy một đoàn xe chạy tới thành phố Quý Trữ nhất định sẽ bị tước vũ khí.

Người cầm quyền của thành phố Quý Trữ không cho phép lực lượng như vậy tiến vào trong thành phố Quý Trữ.

Đến lúc đó chỉ sợ bọn người Nhạc Trọng cũng bị ép hợp nhất với quân đội.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Trịnh Minh Hòa, anh dẫn người mang theo những trang bị này tới Tam Thủy Thôn cất kỹ!

Thượng Luân, Bạch Tiểu Thắng, Ưng Khai Sơn, Trữ Vũ Hân các người theo tôi vào thành!

Sau khi các người vào thành có thể đi tới cư xá hoa viên Minh Thịnh, tòa nhà 23 lầu 4 số 607 tìm tôi.- Vâng!Tất cả mọi người ứng một câu, chợt hành động theo lệnh của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng một chuyến với tư cách tiên phong lên xe Hammer chạy nửa giờ liền đến thành phố Quý Trữ.Nhạc Trọng lúc này vừa tới thành phố Quý Trữ thì ở cửa ra vào của thành phố Quý Trữ có người kiểm soát, không có phát hiện vật tư vi phạm lệnh cấm, sau đó cách ly một giờ lúc này mới bị phóng xuất qua.- Chờ một chút!Thời điểm bọn người Nhạc Trọng vừa rời khỏi trạm kiểm tra của thành phố Quý Trữ thì một tên nhân viên kiểm soát chạy theo Nhạc trọng kêu lên.Nhạc Trọng nhìn qua tên nhân viên công tác trẻ tuổi và hỏi:- Chuyện gì?Tên nhân viên công tác trẻ tuổi nhìn qua Nhạc Trọng giải thích nói:- Bây giờ ở trong thành phố Quý Trữ chỉ có ô tô có giấy phép mới được chạy trên đường!

Lúc này ô tô có giấy phép cần một tấn lương thực mới có thể mua sắm!

Đương nhiên anh có thể lựa chọn gửi ô tô ở đây hoặc là bán đi.

Gửi tại chỗ của chúng tôi thì một ngày cần thu phí một cân lương thực.

Trực tiếp bán đi thì chúng ta sẽ mua với giá một trăm cân lương thực!Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, đem một túi gạo đưa cho nhân viên công tác nói ra:- Tôi lựa chọn gửi đi! !

Đây là một trăm cân gạo!

Gửi một trăm ngày!Sử Hà tiếp nhận túi lương thực, nhìn kỹ Nhạc Trọng một cái, ánh mắt của hắn nhìn qua người của Trữ Vũ Hân và sau đó nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười, nói:- Tôi biết rõ!

Tôi tên là Sử Hà!Tuy Sử Hà trẻ tuổi nhưng ánh mắt vô cùng chuẩn.

Hắn từ trên người đám người Nhạc Trọng nhìn ra trầm ổn và tự tin chỉ có trên người của số ít cường giả.

Hơn nữa có thể mang theo đoàn người này đi lại trong tận thế như vậy, bọn người Nhạc Trọng tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản.

Nhân vật như vậy nên kết giao mới tốt.Nhạc Trọng nhìn qua Sử Hà mỉm cười thản nhiên nói:- Tôi tên là Nhạc Trọng!

Có rảnh chúng ta tụ tập lại, tạm biệt!Nói xong, Nhạc Trọng mang theo bọn người Thượng Luân chạy vào trong thành download ebook mới nhất tại kktruyen.com phố Quý Trữ.- Nhạc Trọng sao!Sử Hà nhìn qua đám người Nhạc Trọng rời đi, nếu có cơ hội thì hắn không bỏ qua cơ hội kết giao.Nhạc Trọng lúc này đi vào trong thành phố Quý Trữ, trên đường đi bọn họ nhìn thấy cảnh tượng thật khác.Tuy so ra kém phồn hoa hơn trước tận thế, nhưng mà trong thành phố Quý Trữ này có rất nhiều nơi Nhạc Trọng nhìn thấy phồn hoa nhất trong tận thế.

Phồn hoa của thành phố Quý Trữ đủ để so sánh với thành phố Lũng Hãi mà một tay Nhạc Trọng tạo ra.Thành phố Quý Trữ có thể có bộ dạng như vậy, chủ yếu là trong nó có tám mươi lăm vạn người sống sót, ngoài ra có thống lĩnh quân đội Đỗ Thiện Hùng tiêu diệt tang thi ở chung quanh thành phố, ở bên trong có chính phủ của thành phố Quý Trữ, thành phố Nam Trữ duy trì trật tự.

Cho nên mới tạo thành cảnh tượng phồn hoa mặt ngoài trong thành phố Quý Trữ như thế này.

Chương 498: Thân nhân tương kiến.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng không ngừng đi về phía trước, hắn nhìn thấy trong phồn hoa này cất dấu những vết sẹo xấu xí.

Trong các góc có thể tùy ý nhìn thấy những người quần áo tả tơi, khuôn mặt tiều tụy, xanh xao vàng vọt.Nhạc Trọng thậm chí nhìn thấy vài thi thể người chết đói, người tự sát.

Nhưng mà thảm trạng như vậy người sống sót trong thành phố Quý Trữ hiển nhiên thường xuyên nhìn thấy, những thi thể này không ai quan tâm, chỉ cách xa xa chỗ đó.Trước tận thế thì các tiệm uốn tóc trên phố của thành phố Quý Trữ đang đứng đầy những nữ nhân sống sót bán mình, mấy trăm nữ nhân ăn mặc hoa lá cánh đi lại chung quanh tiệm uốn tóc này, vừa thấy được nam nhân đi qua kiếm khách thì một khi bàn điều kiện thỏa mãn, liền trực tiếp tiến vào trong buôn bán da thịt.Tuy trong thành phố Quý Trữ có nhiều dấu vết không tốt như vậy, nhưng mà nó trừ thành phố Lũng Hãi do Nhạc Trọng hắn một tay sáng lập ra thì chính là nơi duy nhất có đủ nhất sinh cơ.

Đồng thời còn một điều, căn cứ này có điểm mà Nhạc Trọng so ra kém chính là trong thành phố Quý Trữ có gần chín mươi vạn nhân khẩu, mà thành phố Lũng Hãi của Nhạc Trọng chỉ hơn mười vạn mà thôi.Nhạc Trọng lúc này đi tới trước, cuối cùng nhất đi tới cư xá hoa viêm Minh Thịnh của thành phố Quý Trữ, đi tới căn nhà 23 lầu 4 phòng 607.Đây là gian phòng mà cha mẹ của Nhạc trọng khi còn sống ở thành phố Quý Trữ mua sắm ở lại, về sau điều động công tác tới Nam Trữ thì mới mua sắm phòng mới ở Nam Trữ.

Nhạc Trọng suy đoán hẳn song thân nếu quay về thành phố Quý Trữ thì phải ở nơi này.Nhạc Trọng đứng trước cửa phòng do dự một hồi lâu mới dám gõ cửa phòng.

Lúc này cách thế giới biến dị gần một năm, thời gian một năm này đủ cải biến nhiều thứ lắm.

Hắn vô cùng sợ hãi trong phòng là người xa lạ.

Vậy có ý nghĩa cha mẹ của hắn chết trong miệng của tang thi.Cửa phòng mở ra, lubên trong có một phụ nữ trung niên lạ lẫm nhìn qua Nhạc Trọng, nhìn thấy phụ nữ trung niên lạ lẫm này, trong nội tâm của Nhạc Trọng trầm xuống.Phụ nữu trung niên nhìn qua Nhạc Trọng một hồi, trước có chút do dự, sau đó trên mặt đại hỉ, nói:- Anh chính là Nhạc Trọng! !

Anh chính là Nhạc Trọng sao?

Anh về rồi!

Tiểu Ninh, Nhạc Trọng, Nhạc Trọng trở về!- Cái gì?

Nhạc Trọng! !

Nhạc Trọng thật là con sao?Đúng lúc này từ trong phòng có phụ nữ trung niên đi ra ngoài, nàng vừa nhìn thấy Nhạc Trọng thì trong mắt có nước mắt kích động, thoáng cái nhào lên ôm lấy đầu của Nhạc Trọng, khóc không thành tiếng nói:- Trở về! !

Con của tôi còn sống! !

Con của tôi còn sống! !

Quá tốt! !

Quá tốt!

Con của tôi còn sống!Trong tận thế này không biết có bao nhiêu gia đình sụp đổ.

Mẹ của Nhạc Trọng là Trữ Lệ đi theo lão công Nhạc Minh một đường chạy nạn đến thành phố Quý Trữ, lúc này không gặp con thì không còn hi vọng gì.

Lúc này Trữ Lệ nhìn thấy Nhạc Trọng thì vô cùng kích động.- Mẹ, con đã trở về!Nhạc Trọng nhìn qua mẹ của mình khóc không thành tiếng, tâm của hắn bị tận thế rèn luyện như sắt đá, quả quyết tàn nhẫn như hắn cũng phải đỏ mắt lên.Sau tận thế thì Nhạc Trọng người tại Hồ Nam.

Nhưng mà không khắc nào hắn không nhớ cha mẹ ở Quảng Tây cả, nhưng mà đường đi gian nan và thi hải cản đường.

Hắn cũng chỉ có thể đè lo nghĩ trong lòng xuống, từng bước một tiến hóa đi về phía trước.

Hắn cho rằng song thân của mình vĩnh viễn không có ngày gặp lại, bây giờ có thể nhìn thấy mẹ thì hắn vô cùng kích động.- Cha đâu rồi?Nhạc Trọng bình phục tâm tình của mình một chút, chợt đưa mắt vào phòng và hỏi Trữ Lệ.- Cha con đi làm rồi!

Còn không có tan tầm đâu! !

Nhạc Trọng đến đây, giới thiệu một chút, vị này chính là Tôn Khiết Tôn a di!

Khi còn bé a di thường ôm con đấy!Trữ Lệ khóc một hồi lâu, cũng từ trong kích động bình tĩnh lại, nàng lôi kéo Nhạc Trọng đi qua phía phụ nữ trung niên kia.Nhạc Trọng nhìn qua Tôn Khiết lễ phép chào hỏi:- Tôn a di, người khỏe!Nhạc Trọng cũng nghe qua tên của Tôn Khiết, biết rõ nàng là tiểu tỷ muội của Trữ Lệ vô cùng thân thiết, song phương chơi rất khá.

Cho dù Nhạc Trọng nhà chuyển về Nam Trữ, Trữ Lệ cũng không có đoạn lai vãng với Tôn Khiết.Tôn Khiết nhìn qua Nhạc Trọng vẻ mặt tươi cười nói:- Tốt rồi!

Nhạc Trọng đã lớn chừng này, đều biến thành một chàng trai đẹp trai đấy!Tôn Khiết mang trên mặt thoả mãn tươi cười nhìn qua Trữ Lệ nói:- Nhạc Trọng đã trở về!

Buổi tối hôm nay cũng nên cho chúng gặp mặt một lần đi!Trữ Lệ cũng cười nói:- Tốt!Tôn Khiết cười cười, cảnh giác nhìn qua Trữ Vũ Hân ở trước cửa, lúc này mới quay người rời đi:- Tôi đi về trước!Trữ Lệ lúc này mới chú ý tới Trữ Vũ Hân đứng ngoài cửa và nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng!

Những người này là bạn của con sao?Nhạc Trọng nói dối:- Đây là Trữ Vũ Hân, là đồng học đại học của con.

Ba vị này là Bạch Tiểu Thắng, Thượng Luân, Ưng Khai Sơn là bạn đi đường của con.

Nhờ có bọn họ con mới có thể quay về nhà.Nhạc Trọng cũng không thể thoáng cái nó thẳng với mẹ của mình được.

Nói rằng con của mẹ Nhạc Trọng hiện tại đã là một quân phiệt giết người như ngóe, dưới trướng thống soái gần hai mươi vạn người sống sót, nữ nhân là chiến lợi phẩm, ba nam nhân là thủ hạ.

Trữ Lệ nhìn qua Bạch Tiểu Thắng và chân thành nói:- Cảm ơn!

Thập phần cảm tạ mọi người chiếu cố con của tôi.

Các vị vừa tới huyện Quý Trữ, nhất định còn chưa có chỗ đặt chân.

Nếu như không chê nhà của chúng tôi nhỏ, ở lại nhà của chúng tôi nhé?Trong lòng của Trữ Lệ không có gì quan trọng bằng con của mình.

Bọn người Bạch Tiểu Thắng đã bảo hộ Nhạc Trọng, chính là ân nhân của Trữ Lệ nàng.

Tuy bây giờ là tận thế, có thêm bốn người thì tiêu hao lương thực thật lớn, nhưng mà nàng nguyện ý cắn răng x,em tạ i .kktruyen.com chịu được.Trữ Vũ Hân thập phần có lễ phép nói lời cảm tạ:- Cảm ơn a di!Bạch Tiểu Thắng nhìn qua gian phòng và đầy hào khí nói ra:- Nhạc Trọng! !

Ba người chúng tôi anh không cần quản! !

Chúng tôi sẽ tìm nơi gần đây ở lại!

Anh cứ ở lại đây đi.Bọn người Trữ Lệ nhìn thấy phòng nhỏ cũ nát, rõ ràng không phải người giàu có gì, Bạch Tiểu Thắng một phương diện không muốn ở chỗ này, một phương diện khác không muốn làm gánh nặng cho nhà của Nhạc Trọng.Bạch Tiểu Thắng quay đầu nhìn ra bên ngoài:- Đi thôi!

Lão Ưng! !

Lão Thượng!Ưng Khai Sơn, Thượng Luân khóe miệng nhảy lên, nhìn qua Nhạc Trọng không có bất kỳ tỏ vẻ, chợt rời khỏi nơi đây.

Bọn họ đã sớm thương nghị tốt ấn ký, chỉ cần Nhạc Trọng đưa ra ám hiệu thì bọn họ sẽ đi tới nơi này.Trữ Vũ Hân do dự một chút vẫn rời khỏi nơi đây.

Nàng cũng không muốn đi quấy gầy cảnh Nhạc Trọng cùng cha mẹ gặp nhau.Sau khi Trữ Vũ Hân rời khỏi, Nhạc Trọng mới bắt đầu nhìn qua Trữ Lệ hỏi thăm về chuyện trong nhà.Một nhà của Nhạc Trọng thì cha của hắn trước tận thế là nhân viên công vụ ở tầng dưới chót, mẹ của hắn công tác trong một đơn vị sự nghiệp.

Trong nhà cũng đủ ăn, thế nhưng mà cũng không tính là giàu có.

Chương 499: Thân cận. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau tận thế thì gia đình của hắn đi tới thành phố Quý Trữ.

Cha của hắn làm một quan viên nhỏ trong chính phủ, mẹ của hắn không còn việc làm, chờ xắp xếp việc làm ở nhà.Nhân viên công vụ đãi ngộ gần đây không tệ, cha của Nhạc Trọng một tháng có phiếu lương thực bốn mươi cân, một phiếu một cân dầu, một phiếu một cân thịt, người một nhà cũng trông cậy vào vật tư này mà sống.Nhân khẩu trong thành phố Quý Trữ rất đông, gần đây vật tư khẩn trương.

Gần chín mươi vạn người ăn uống thì vật tư tiêu hao mỗi ngày là con số khổng lồ.

Hiện tại tiền đã không còn lưu hành trên đời, hết thảy tiêu phí đều trả bằng phiếu cung ứng.Trữ Lệ nhìn qua Nhạc Trọng mặt mũi tràn đầy yêu thương nói ra:- Con trở về là tốt rồi! !

Cha của con sẽ tìm giúp cho con việc làm!

Sau đó tìm nữ hài tốt mà kết hôn.

Sinh cháu trai mập mạp cho mẹ!Trữ Lệ suy nghĩ vô cùng mộc mạc, chỉ cần nghĩ an định cho con, lấy vợ sinh con bình an sống sót là tốt rồi.Nhạc Trọng không muốn lúc này làm trái ý của mẹ mình, lập tức đồng ý.- Dạ!Thời điểm gần sáu giờ tối chạng vạng, cha của Nhạc Trọng là Nhạc Minh về đến nhà, hắn thấy Nhạc Trọng thì chỉ nhàn nhạt nói một câu:- Trở về là tốt rồi!Nhạc Trọng lại từ trên thân thể Nhạc Minh run nhè nhẹ thì nhìn ra được cha mình đang kích động trong lòng.Nhạc Minh luôn luôn là trụ cột trong nhà, hắn không muốn mình bạo lộ thất thố với con của mình.

Hắn là người nội liễm không tỏ tình cảm ra ngoài.Nhạc Trọng cũng chỉ nhìn qua hướng Nhạc Minh nói một câu:- Cha!

Con đã về!- Trở về là tốt rồi!Nhạc Minh nhìn thấy Nhạc Trọng thì thân thể run lên nhè nhẹ ngồi lên ghế salon, cầm lấy một tấm báo che ở trước người.

Hắn cố gắng kiên cường không cho nước mắt chảy xuống khi nhìn thấy con của mình đã trở về, nhưng mà nước mắt vẫn chảy xuống.Trữ Lệ lưu lại cha con ở lại trong phòng khách, một người tiến vào trong phòng bếp bắt đầu công việc.Xào rau dại, thịt kho tàu hai món sau tận thế chính là thức ăn phong phú khó gặp trên bàn ăn, trừ chuyện đó ra còn có bốn cái màn thầu và hai cái sủi cảo.

Đây đã là bữa tối cực kỳ phong phú rồi, bữa tiệc này tiêu hao nửa tháng thịt và dầu ăn của Nhạc Minh.Không lâu Tôn Khiết mang theo một nữ tử tóc búi cao, tóc dài đen ngang vai, dáng người cao gầy, tướng mạo thanh tú, ngũ quan đoan chính đi vào trong nhà của Nhạc Trọng.Nữ tử dáng người cao gầy, tướng mạo thanh tú vừa tiến vào trong nhà của Nhạc Trọng chợt thập phần có lễ phép chào hỏi Nhạc Minh cùng Trữ Lệ:- Thúc thúc tốt!

A di tốt!Trữ Lệ mang trên mặt nhiệt tình mỉm cười nói:- Đến!

Đến!

Nhạc Trọng, đây là Cao Hiểu Vân, là con gái của Tôn a di!

Nàng năm nay mười tám tuổi, nhỏ hơn con.

Con sau này phải chiếu cố Vân muội muội!

Hiểu Vân, đây là Nhạc Trọng ca ca! !

Con và anh của con nên giao lưu nhiều một chút.Nhạc Trọng nghe vậy chợt hiểu ra ý đồ của bữa tiệc này.

Trữ Lệ chính là cho hắn và Cao Hiểu Vân thân cận.

Đây là bữa tiệc giới thiệu hai người với nhau.Tôn Khiết cũng thập phần nhiệt tình nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Hiểu Vân, đây chính là Nhạc Trọng ca ca!

Anh ta là sinh viên, sau này con có gì không hiểu nên thỉnh giáo nhiều hơn.

Nhạc Trọng, hai người trẻ tuổi chắc có nhiều điểm chung, không cần để ý tới chúng tôi!

Các người trò chuyện!

Các người trò chuyện đi.Cao Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Anh khỏe!

Nhạc Trọng ca ca!Nhạc Trọng cũng cười nói:- Em khỏe!

Hiểu Vân!Sau đó Cao Hiểu Vân yên lặng ăn cơm, Nhạc Trọng nói với nàng một câu thì nàng cũng đáp một câu.

Vẫn tiếp tục cho tới khi ăn cơm xong.Sau bữa tối thì Cao Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng ca ca!

Anh có thể đi theo em một chút không?Nhạc Trọng nhìn qua Cao Hiểu Vân nói:- Được!- Có hi vọng!Tôn Khiết cùng Trữ Lệ liếc nhau, hai tiểu tỷ muội lúc này x em ,online ,t ạ i -kk-t r-u.ye n. co.m vui mừng.

Hai người bọn họ cảm tình vô cùng tốt, muốn kết làm thân gia với nhau, vậy thì thân càng thêm thân, quan hệ của hai bên càng thêm mật thiết.

Đáy lòng các nàng muốn Nhạc Trọng cùng Cao Hiểu Vân có kết quả tốt.Cao Hiểu Vân cùng Nhạc Trọng đi vài bước và nói:- Nhạc Trọng ca ca!

Anh có thể nói cự tuyệt với mẹ của em hay không?

Em đã có người yêu mến rồi!Nhạc Trọng nhìn Cao Hiểu Vân thản nhiên nói:- Loại chuyện này em nên nói thẳng với mẹ của mình!Tôn Khiết cùng Trữ Lệ cảm tình vô cùng tốt.

Nếu như Nhạc Trọng nói cự tuyệt Cao Hiểu Vân, Trữ Lệ chỉ sợ sẽ thập phần áy náy với Tôn Khiết.

Nhạc Trọng cũng không muốn ra mặt làm ác nhân.

Cao Hiểu Vân cho dù là tú lệ, nhưng mà so với Trần Dao, Trác Nhã Đồng, Kỷ Thanh Vũ là những mỹ nữ tuyệt sắc mà nói căn bản không cùng một cấp bậc.

Trong lòng của Nhạc Trọng thì mẹ của Cao Hiểu Vân và mẹ Trữ Lệ so ra kém rất nhiều, hắn tự nhiên không muốn vì Cao Hiểu Vân mà làm mẹ của mình áy náy với Tôn Khiết.Cao Hiểu Vân nhìn qua Nhạc Trọng liếc nói thẳng:- Nhạc Trọng ca ca!

Anh đừng như vậy! !

Em sẽ không thích anh!

Anh có thể có chút phong độ được không?

Anh cứ quắn quít lấy em thì không phải là nam nhân đâu!

Nam nhân nên có phong độ một chút.

Anh nói cự tuyệt với mẹ của em là xong, với tư cách trao đổi, em giới thiệu cho anh một công tác thật tốt.

Mặc dù không có biên chế chính thức, nhưng em có thể giới thiệu anh đi tới cực cảnh sát làm hiệp cảnh!Nhạc Trọng nhìn qua Cao Hiểu Vân lãnh đạm nói:- Hiểu Vân muội muội!

Em quá đề cao mình rồi!

Anh cũng không thích em!

Chẳng qua nếu như Tôn a di cùng mẹ anh cố ý tác hợp chúng ta, anh cũng không quan tâm mà làm quen với em.

Nếu như em muốn anh cự tuyệt, thỉnh em nên trực tiếp nói với Tôn a di đi!

Anh sẽ không quấn quít lấy em.Trong huyện Long An thì Nhạc Trọng có thể tìm được hơn một trăm mỹ nữ tư sắc vượt qua Cao Hiểu Vân, hắn đối với nữ nhân bộ dáng điềm đạm ngây thơ ngoan ngoãn ở mặt ngoài này trên thực tế không có chút hảo cảm nào.- Anh nghĩ chúng ta nên nói tới đây thôi!

Gặp lại!Nhạc Trọng trực tiếp vứt bỏ Cao Hiểu Vân và đi vào trong nhà.Sau lưng của Nhạc Trọng thì gương mặt của Cao Hiểu Vân tức giận mà vặn vẹo, nàng lạnh lùng nhìn qua bóng lưng của Nhạc Trọng và hừ một tiếng, lúc này mới đi vào trong nhà của mình.Nhạc Trọng đi vào trong nhà, Trữ Lệ chờ mong đi tới trước mặt của hắn nói:- Thế nào rồi con?

Hiểu Vân xinh đẹp a! !

Con và nó có cảm giác hay không?Nhạc Trọng nhìn Trữ Lệ và nói:- Mẹ!

Mọi người đều nói cô ta có người yêu thích rồi!

Chúng ta không nên đùa giỡn.Trữ Lệ lúc này phàn nàn và khích lệ Nhạc Trọng nói:- Nó có người yêu rồi?

Sao mẹ không biết?

Sao nó còn không nói sớm! !

Tôn Khiết cũng thật là!

Con gái của mình có người trong lòng mà không nói với mẹ, ai, con à, đều do mẹ không rõ ràng! !

Nhưng mà dùng nhân phẩm của con, tuyệt đối có thể tìm được nữ gài tốt hơn Cao Hiểu Vân mấy chục lần!

Chương 500: Thân cận. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTrong mắt của cha mẹ trên đời, con của mình mới là nhân vật xuất sắc nhất, Trữ Lệ cũng không ngoại lệ.Trữ Lệ uể oải một hồi và đột nhiên nói:- Đúng rồi!

Con à!

Đồng học đại học Trữ Vũ Hân của con là thế nào?

Nàng là bạn của con sao?Trữ Vũ Hân dung mạo khí chất còn hơn Cao Hiểu Vân gấp bội, trong mắt của Trữ Lệ thì nàng thích hợp với Nhạc Trọng hơn.Nhạc Trọng cười khổ một tiếng nói:- Mẹ!

Em nghĩ thế nào về nàng ta?Trữ Lệ nghĩ tới nghĩ lui lại dựa vào kinh nghiệm của mình và phán:- Nàng thật xinh đẹp!

Con gái xinh đẹp như vậy không quen làm dâu!

Cho dù ở rể nói không chừng con sẽ bị cho đội nón xanh.

Đáng tiếc! !

Kỳ thật Cao Hiểu Vân cũng không tính là xinh đẹp, nhưng con gái không xấu là thích hợp nhất!

Đáng tiếc hai đứa không có duyên phận với nhau!Trữ Lệ tự tin nói ra:- Tuy nhà của chúng ta không tính đại phú đại quý, nhưng mà trong thế đạo hiện giờ tốt hơn nhiều người lắm!

Con à, con cứ yêm tâm, mẹ quan hệ rất rộng, nhất định sẽ giúp con tìm nữ hài tốt, so với Cao Hiểu Vân mạnh hơn gấp trăm lần.Nhạc Minh một nhà trong tận thế không tính là đại phú đại quý, nhưng mà do Nhạc Minh là nhân viên công vụ, trong nhà có được đồ ăn cực kỳ ổn định, đây là chuyện khó có được.Phải biết rằng bởi vì lương thực khan hiếm mà trong mắt người sống sót của thành phố Quý Trữ vẫn đi lĩnh cháo cứu tế sống qua ngày.

Rất nhiều nữ nhân vì một cái màn thầu mà nguyện ý bán thân mình, chuyện ban con cũng không hiếm lạ.

Trong tình huống như vậy nhà ai có nguồn thức ăn ổn định là cực kỳ đáng quý trọng.Nhạc Trọng nhìn thấy Trữ Lệ lại nhắc tới, hắn lập tức nói sang chuyện khác:- Mẹ!

Con đi ngủ!- Ân!

Chăn mền đã trải tốt!

Con nghỉ ngơi thật tốt.Trữ Lệ dặn dò một câu, sau đó lại tự nhủ:- Con gái Trần gia còn quá nhỏ. tiểu cô nương Tần gia thì không được, quá xấu rồi.

Tiểu cô nương La gia xinh đẹp thì xinh đẹp, nhưng mà quá thấp.

Tiểu cô nương Lý gia thì tuổi quá lớn, đã hai mươi sáu tuổi.Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ trên đời, thời điểm Trữ Lệ đang tìm kiếm người cho Nhạc Trọng để lập gia đình.

Nhạc Trọng thư thư phục phục ngủ một giấc thật tốt.

Hắn một đường công phạt giết không tr-u-y,ện đ ược c o.p y tạ i, k-kt r.uye.n. c.om biết bao nhiêu địch nhân.

Mặc dù hắn đang ở cùng nữ tử tuyệt sắc, sâu trong đáy lòng vẫn có lo lắng về cha mẹ của mình.

Hôm nay nhìn thấy cha mẹ không việc gì, căng thẳng trong lòng của hắn cũng không còn.- Ăn điểm tâm đi.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng đi tới bàn ăn, trên bàn cơm có ba chén cháo loãng và nửa cái màn thầu.- Mẹ!

Đây là thứ con tìm được ở bên ngoài!Nhạc Trọng nhìn qua bữa ăn sáng, hắn chợt trở lại gian phòng, trên lưng của hắn cầm theo một bao bột mì, gạo, các loại đồ hộp, bánh bích quy áp súc, sữa, chocolate, thuốc lá các loại lương thực, thực phẩm phụ phẩm.Trữ Lệ nhìn thấy bao lớn đầy lương thực, thực phẩm phụ phẩm, thoáng cái mặt mày hớn hở:- Hảo hảo! !

Con của mẹ có tiền đồ, ha ha ha...Nhạc Trọng mang theo bao lương thực, thực phẩm phụ phẩm nếu đổi thành tiền lương của Nhạc Minh thì đủ so được với nửa năm tiền lương của Nhạc Minh đấy.Nhạc Minh nhìn qua Nhạc Trọng lấy cái bao lớn ra, từ trong lòng móc ra bốn tấm phiếu lương thực đưa cho Nhạc Trọng:- Đây là phiếu lương thực bốn mươi cân!

Con hai ngày này nên nghỉ ngơi thật tốt, ở tron thành phố Quý Trữ dạo chơi đi!

Hai ngày nữa cha mang con đi phỏng vấn.

Đi ra ngoài tìm kiếm đồ vật thật sự là quá nguy hiểm, không cẩn thận có khả năng không quay về.

Con nên ở trong căn cứ tìm công việc, làm rất tốt.

Tương lai tranh thủ khảo thí công chức.Nhạc Trọng tiếp nhận bốn tấm phiếu lương thực màu xanh, nhìn qua Nhạc Minh cười cười, sau đó rời đi.- Con biết rõ!

Con đi ra ngoài!Sau khi rời khỏi nhà, Nhạc Trọng suy nghĩ một chút, không có triệu tập bất luận bộ hạ nào mà đi một mình vào trong nội thành của thành phố Quý Trữ.Ở trong nội thành của thành phố Quý Trữ hết sức phồn hoa, khắp nơi có thể thấy được các quầy buôn bán nhỏ và quà vặt.- Thịt heo biên dị đây!

Ăn thịt heo biến dị đi!

Một chuỗi một phiếu lương thực một lượng!

Tuyệt đối mỹ vị, hàng thật giá thật!- Quà vặt chính tông Nam Trữ!

Mỹ vị ngăn không được, mọi người mau tới nếm thử đi!"..."

Trên đường phố, khắp nơi có thể thấy được các loại quà vặt, không ít người bán đồ nướng hương khí dạt dào, móc phiếu vé ra mua và nhấm nháp cái loại thực phẩm mỹ vị.Trong thành phố Quý Trữ trừ hai chính phủ của hai thành phố duy trì trật tự, bên ngoài lại có Đỗ Thiện Hùng mang binh tiêu diệt toàn bộ tang thi chung quanh thành phố Quý Trữ, làm cho thành phố Quý Trữ duy trì ổn định, bởi vậy làm cho thành thị chầm chậm khôi phục sinh cơ.Nhạc Trọng trong tay cầm một phiếu vé bốn mươi cân lương thực tương đương với bốn trăm tệ trước tận thế.

Trong tận thế sức sản xuất sụp đổ thì đây là món tiền không nhỏ.Nhạc Trọng đi vài vòng trên phố Tân Dương phồn hoa nhất, chỉ thấy ở trên phố Tân Dương này bày ra đủ loại thực vật, thịt thú biến dị, xương thú biến dị, lân giáp biến dị thú các loại, thực vật biến dị.Những độc hành hiệp có thực lực từng người kết thành tiểu đội đi ra ngoài thành ưu tầm vật tư.

Cho dù dùng bẫy rập bình thường nhất tới dùng vũ khí lạnh bình thường nhất chém giết biến dị thú.

Nhân loại có thể trở thành bá chủ địa cầu cũng là do trí tuệ cao.- Thứ này bán thế nào?Nhạc Trọng đi đến trước một quầy bán hàng rong, cầm lấy một khối huyết tinh không rõ lên hỏi chủ quán.

Hắn liếc thấy đây là tinh hạch của biến dị thú cao hơn cấp bốn mươi mới có.

Loại tinh hạch này trước mắt công hiệu duy nhất là Nhạc Trọng dùng để nuôi nấng biến dị thú của mình.Tên chủ quán nhìn qua Nhạc Trọng, tinh thần chấn động, nhiệt tình ra giá nói:- Phiếu lương thực năm cân!Tinh hạch biến dị lúc đầu được xem là đồ tốt, nhưng mà theo thời gian qua đi thì tinh hạch biến dị thú không có chỗ dùng tới.

Vì vậy lưu lạc thành vật phẩm trang sức, thậm chí có đội ngũ săn giết biến dị thú đào tinh hạch còn ném lên mặt đất.Nhạc Trọng nhướng mày trực tiếp cự tuyệt nói:- Loại vật này nhìn đẹp mắt một chút a!

Sao ra giá mắc như vậy?

Thứ này cũng chỉ có thể làm vật phẩm trang sức, một lượng lương thực có bán hay không?Tên chủ quán kia lưu loát mở miệng nhiệt tình đề cử với Nhạc Trọng nói:- Vị lão bản này, thứ này tuy vô dụng, nhưng nó là hòn đá xinh đẹp a.

Anh xem nó xinh đẹp thế này này!

Hiện tại nó là không có gì dùng, nhưng mà sau khi thế cục ổn định nó nói không chừng có thể bán được giá cao đấy! !

Ngài hiện tại ra tay mua sắm thì tương lai thời điểm nó phóng đại thì anh phát tài lớn rồi!

Nếu không phải tôi nghèo rớt mồng tơi, tôi tuyệt đối không bán nó! !

Xem thấy anh muốn mua, tôi ra giá tiện nghi chút, hai cân lương thực là được.Nhạc Trọng do dự một hồi vẫn lấy phiếu vé mười cân lương thực ra.- Được rồi!

Vậy thì hai cân lương thực!
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 6


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Chương 501: Phiên chợ.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Đồ ngốc!

Hiện tại thế đạo này hòn đá đẹp cũng không đáng một lượng lương thực.

Đúng là nhị thế tổ!Tên chủ quán kia tiếp nhận phiếu vé mười cân của Nhạc Trọng nhưng trong nội tâm giễu cợt hắn.Tên chủ quán kia đem tinh hạch cùng phiếu lương thực tám cân đưa cho Nhạc Trọng sau đó nhiệt tình dò hỏi:- Đúng rồi!

Anh bạn!

Loại tinh hạch này cần không?

Nếu anh cần thì tôi đi thu cho một chút!

Nếu như anh muốn mua hơn mười quả thì tôi giảm giá 80% cho!Trong phiên c h ỉ n h s ửa ,bởi kk t ru ye.n.c,om chợ nay, người hiểu biết chỉ dùng vài lượng là mua được một tinh hạch, tên chủ quán này vô cùng quen thuộc, khó có khi tìm được dê béo để làm thịt, hắn thoáng cái trở nên hưng phấn lên.

Trong thành phố Quý Trữ này có rất nhiều người sống sót từ các nơi chạy nạn tới, bọn họ biết rõ sống bên ngoài là khó khăn cỡ nào, trong tình huống như vậy nhiều ra một ít lương thực thì sinh hoạt tương lai của bọn họ sẽ tốt hơn một chút.Nhạc Trọng làm bộ suy nghĩ một hồi, mới gật đầu nói:- Ân!

Có thể, tôi thu hai mươi cái!

Nhiều hơn nữa cũng không có dùng!- Hai mươi! !

Xin ngài chờ một chút!Tên kia chủ quán thoáng cái hưng phấn lên, hắn nhìn qua Nhạc Trọng nói một câu, vứt bỏ cái sạp nhỏ không đáng tiền này, lại cho người bên cạnh chiếu khán một chút, hắn lập tức không ngừng chạy trong phiên chợ.Không lâu sau tên chủ quán kia chợt cầm một cái túi chạy tới trước người của Nhạc Trọng và mở ra, lộ ra đủ loại tinh hạch đủ màu sắc:- Lão bản! !

Tổng cộng ba mươi sáu miếng!

Xin ngài nghiệm thu!Nhạc Trọng làm bộ cả kinh nói:- Không phải tôi nói cần hai mươi thôi sao.

Tại sao có tới ba mươi sáu tinh hạch?Tên chủ quán kia tiếp tục lừa dối Nhạc Trọng nói:- Anh bạn!

Đây là kiêu ngạo khi làm sinh ý, hai mươi như thế nào đủ?

Ở đây là ba mươi sáu quả tinh hạch của cả con đường này đấy.

Anh bạn thoáng cái mua chúng, thoáng cái đã lũng đoạn sinh ý tinh hạch của nơi này.

Đến lúc đó muốn bán tinh hạch giá cao còn không phải ý định của anh sao! !

Cho dù anh bán hai mươi cân lương thực một tinh hạch cũng không ai trả giá! !

Nếu như có thể thanh khoảng chi phí, không phải ai cũng phải lau mắt mà nhìn sao?Trên mặt của Nhạc Trọng làm như động tâm, cầm trong tay đưa phiếu bốn mươi cân nói:- Có chút đạo lý! !

Tốt, tôi mua toàn bộ!Tên chủ quán tiếp nhận phiếu lương thực bốn mươi cân, sắc mặt có chút khó coi nói:- Cái này hình như không đủ a!- Như vậy đủ sao?Nhạc Trọng cười cười, từ trong túi móc ra một gói thuốc CN đưa cho chủ quán.Tên chủ quán cướp lấy gói thuốc CN vào trong tay và liên tục nói:- Đủ! !

Đủ! !

Những cái này cho ngài!Trong thành phố Quý Trữ này sản xuất thuốc lá đã đoạn tuyệt rồi, mùi thuốc lá hiện tại đã thành xa xỉ phẩm, chỉ có thượng tầng sử dụng mà thôi.

Một điếu thuốc lá có thể đổi được một phiếu lương thực một cân, một gói thuốc CN có thể đổi được một trăm cân lương thực.

Tên chủ quán cầm gói thuốc CN thì xem như kiếm lớn.Nhạc Trọng nhìn tên chủ quán nói:- Anh thu thuốc lá của tôi rồi, vậy còn phiếu lương thực...Tên chủ quán cười cười, tay của hắn cầm chặc gói thuốc lá CN, lúc này trả phiếu lương thực lực cho Nhạc Trọng, nói:- Cũng trả cho ngài! !

Trả lại cho ngài!Nhạc Trọng cười cười thò tay đem túi tinh hạch bỏ vào trong túi, có túi tinh hahcj này hắn hoàn toàn có thể nuôi nấng ra hai con biến dị thú cấp hai, nhưng mà biến dị thú cấp hai rất khó khống chế, hắn cũng chỉ có thể lựa chọn nuôi nấng Thiểm Điện thành biến dị thú cấp ba, mới có thể thủ hạ dưới trướng của Thiểm Điện nuôi thành biến dị thú cấp hai a.- Chậm đã!Đúng lúc này không xa có âm thanh thiếu nữ vang lên, Nhạc Trọng nhìn qua âm thanh kia, chỉ thấy một nữ nhân trẻ tuổi, dáng người lung linh hấp dẫn, nhỏ nhắn xinh xắn và gương mặt tinh xảo mặt trái xoan, da thịt tuyết trắng như ngọc, mái tóc dài thắt đuôi ngựa, hai mắt hữu thần, bên hông cầm một thanh ám ma đao, mang theo khí chất oai hùng và sáu tên nam nhân đi tới nơi này.Nhạc Trọng nhìn qua thiếu nữ xinh đẹp thì nhíu mày:- Chuyện gì?Trầm Thiến Hồng có chút chính khí lăng nhiên nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Tinh hạch trong tay của anh tôi mua toàn bộ!

Yên tâm, Trầm Thiến Hồng tôi sẽ không cho anh bị thiệt!

Anh mua bao nhiêu thì tôi dùng gấp ba trả cho anh.- Gấp ba! !

Đáng chết! !

Đáng chết! !

Tại sao mình bán nhanh như vậy!

Nếu chậm một chút là tốt rồi!

Gấp ba đấy!Tên chủ quán vừa bán tinh hạch cho Nhạc Trọng thoáng cái con mắt đỏ hồng lên.Nhạc Trọng nhìn Trầm Thiến Hồng lãnh đạm cự tuyệt nói:- Tôi không bán!Một tên nam tử lớn lên thanh tú sau lưng của Trầm Thiến Hồng, ăn mặc một thân hàng hiệu, sắc mặt có chút tái nhợt nhướng mày, nhìn qua Nhạc Trọng quát lớn:- Lớn mật! !

Mày biết trước mặt là ai không?Nhạc Trọng nhíu mày, nhìn qua tên trẻ tuổi chất vấn.- Tôi không biết!

Cũng không muốn biết!

Đây là đồ tôi mua được!

Chẳng lẽ các người muốn cươp sao?

Hoặc là nói trong thành phố Quý Trữ này không có pháp lực trật tự!

Nếu cướp là có thể cướp được sao?- Mày...Tên trẻ tuổi sắc mặt tái nhợt nhìn qua Nhạc Trọng, cảm giác sau lưng bị kéo, không nói được lời uy hiếp Nhạc Trọng.- Đan Vũ! !

Đừng xúc động!

Người ta nói không sai!

Đồ vật đã là của hắn!

Hắn không muốn bán là do hắn!

Chúng ta không nên kỳ kèo.Trầm Thiến Hồng vung tay lên, ngăn tên trẻ tuổi nói lời hung ác, nàng thật sâu nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Xú tiểu tử!

Anh không bán thì thôi!

Đống đồ vật đó mua về cũng không thay cơm ăn được!

Còn nữa!

Thành phố Quý Trữ là nơi có pháp luật và trật tự, anh không nên nói bậy bạ, chúng ta đi thôi!Trầm Thiến Hồng uy phong lẫm lẫm giáo huấn Nhạc Trọng một phen, trừng Nhạc Trọng sau đó quay người dẫn sáu tên nam tử quay người rời đi.Nhạc Trọng nhìn qua Trầm Thiến Hồng tư thế oai hùng rời đi, nhìn qua chủ quán hỏi:- Trầm Thiến Hồng là ai?

Thật hung hăng càn quấy!Tên chủ quán kia hảo tâm nhìn qua Nhạc Trọng khuyên:- Nàng mà anh không nhận ra sao?

Nàng chính là con gái của thị trưởng chúng ta thành phố Quý Trữ Trầm Anh!

Mặc dù nàng như vậy nhưng rất tốt.

Mua đồ của chúng tôi đều trả tiền đầy đủ.

Nhưng mà tên Đan Vũ ở bên người của nàng cũng không phải thứ gì tốt.

Lão ba của hắn là sở trưởng đồn công an, bản thân hắn và Thanh Trúc Bang có liên hệ vô cùng mật thiết.

Con đường này có vài người chọc vào hắn, đều bị hắn tìm người giáo huấn một lần.

Anh nên đi mau đi!Nhạc Trọng trước mắt đã cho chủ quán kiếm lời một số, bởi vậy tên chủ quán cũng thập phần sảng khoái đem tình báo nói cho Nhạc Trọng nghe.- Thanh Trúc Bang!

Có ý tứ!Nhạc Trọng cười cười, không có đặt trong lòng, đi nhanh rời khỏi đây.

Ngay cả tổ chức như Thông Thiên thần giáo còn bị hắn hủy trong tay, chỉ là một hắc bang thì hắn còn không đặt vào mắt.Đan Vũ đi theo Trầm Thiến Hồng tới một đoạn đường, đợi đến lúc Trầm Thiến Hồng đi mua ít hàng rong, hắn mới mượn cớ đi qua một bên.Một tên nam tử nhanh chóng đi tới trước người của Đan Vũ.

Chương 502: Xung đột. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐan Vũ nhìn qua tên nam nhân ra lệnh.- Mày bây giờ đi tới Thanh Trúc Bang cùng Triệu lão đại mượn mấy người, hảo hảo giáo huấn tên khốn đó!

Thuận tiện đem tinh hạch lấy lại cho tao!

Nhanh đi!- Vâng!

Đan thiếu!Tên nam tử nhanh chóng đáp ứng và rời đi.

Đan Vũ lạnh lùng nhìn qua phướng hướng Nhạc Trọng rời đi và cười lạnh nói một câu:- Đấu với tao!

Muốn chết!Nhạc Trọng đi dạo phố một chút, đi vào một con phố Tân Dương khác, nhưng mà nơi này có đám người, nhưng mà người đi đường vô cùng thưa thớt, chỉ có gần trăm tên chủ quán, nhưng mà trước người của đám chủ quán đều vây quanh đại lượng người dừng chân.Nhạc Trọng đi tới một quán nhỏ, chỉ thấy trên quầy của chủ quán có bài một sách kỹ năng Ảnh Bộ và một thanh Phảng Chế Đường Đao.- Sách kỹ năng cấp hai Ảnh Bộ!

Chỉ đổi kỹ năng cấp ba lực lượng cố hóa.

Hoặc là bảo vật cấp ba tăng cường lực lượng!

Một Phảng Chế Đường Đao đổi năm mươi tấn lương thực!

Hoặc là trang bị cấp hai hệ sức mạnh!

Đừng trả giá, không mua thì cút!Trước mặt của tên chủ quán này bày ra hai món trang bị hệ thống thần ma, đồng thời cũng có một tấm vải lớn.- Phảng Chế Đường Đao quá đắt a!

Có thể tiện nghi một chút không?- Tôi lấy mười tấn lương thực mua sách kỹ năng Ảnh Bộ như thế nào đây?"..."

Trên quầy hàng có rất nhiều người vây quanh tới xem, đồng thời mở miệng cò kè mặc cả.

Đại đa số người muốn dùng lương thực phụ phẩm để đổi lấy các trang bị, đặc biệt là thanh Phảng Chế Đường Đao, đây chính là chìa khóa mở cường hóa đấy.

Người ta tranh đoạt hết sức lợi hại, cuối cùng một tên nam tử trung niên hao tốn phiếu lương thực năm mươi tấn mua Phảng Chế Đường Đao.Tuy trên đường này có trên trăm tên chủ quán, nhưng mà bọn họ xuất ra từng kiện từng kiện trang bị thần ma trân quý trao đổi thứ mà bản thân bọn họ cần.Đây là trong thành phố Quý Trữ, có được chín mươi vạn nhân khẩu, trong đó số lượng người cường hóa theo thời gian qua đi không ngừng tăng lên.

Bởi vậy trong thành phố Quý Trữ này mới hình thành con đường chuyên giao dịch trang bị.

Nơi này đa số bán các loại trang bị thần ma, mặc dù phần lớn đều là trang bị thần ma bình thường nhưng vẫn làm cho Nhạc Trọng mở rộng tầm mắt.Nhạc Trọng đi tới trước một quán hàng rong và nhìn lại:- Ồ!

Bảo bối tốt!

Không ngờ có kẻ nguyện ý lấy ra bán.- Bảo vật cấp ba Lam Ngọc Giới Chỉ, sau khi trang bị sáu thuộc tính +1.Chiếc Lam Ngọc Giới Chỉ tuy sáu thuộc tính +1, nhưng mà tỉ lệ rơi của Lam Ngọc Giới Chỉ hiển nhiên rất thấp.

Nhạc Trọng tuy săn giết qua rất nhiều tang thi, biến dị thú cũng không có rơi ra.

Hơn nữa nó không xung đột thuộc tính với các trang bị khác, Nhạc Trọng thoáng cái nhìn trúng Lam Ngọc Giới Chỉ.Đúng lúc này Nhạc Trọng nghe được âm thanh hơi quen thuộc, Trầm Thiến Hồng đi đến trước mặt tên chủ quán, vẻ mặt lạnh lùng nhìn qua chủ quán hỏi:- Lam Ngọc Giới Chỉ này đổi thế nào?Tên nam tử áo đen mỉm cười nói:- Vòng cổ!

Tôi muốn vòng cố ngoài cấp ba cộng nhanh nhẹn!

Một đổi một!Trầm Thiến Hồng suy nghĩ một hồi, từ trong bọc móc một cái Hỏa Cầu Giới Chỉ, một Băng Trùy Giới Chỉ, còn có một thanh ám ma đao đưa cho tên chủ quán:- Tôi không có vòng cổ ngoài cấp ba cộng nhanh nhẹn.

Tôi dùng những trang bị này đổi lấy Lam Ngọc Giới Chỉ thế nào?Tên nam tử áo đen trực tiếp lạnh lùng cự tuyệt:- Không đổi!Đan Vũ biến sắc, trực tiếp đứng ra uy hiếp:- Này!

Mày có biết đang nói chuyện với ai khong!

Mày biết cô ta là ai không?

Có tin tao cho mày không thấy mặt trời vào ngày mai không?Tên nam tử áo đen rút thanh ám ma đao trong người của mình ra, tức tứ tối đen như mực quấn quanh lên ám ma đao, làm cho người ta sinh lòng sợ hãi, hắn dùng đao chỉ thẳng vào Đan Vũ, lạnh lùng quát lớn nói:- Cút!Một cổ sát khí đáng sợ từ trong người của tên nam tử áo đen này bay lên trời, cuốn tới chỗ Đan Vũ tịch.

Đan Vũ bỗng chốc bị sát khí này dọa sắc mặt trắng bệch, lui về phía sau, thoáng cái xụi lơ trên mặt đất, run rẩy nói ra:- Mày không thể giết tao! !

Ba ba của tao là sở trưởng cục công an Đan Hoành đấy!Nghe được lời này đám chủ quán chung quanh lập tức đưa mắt nhìn qua bên này, nhìn chằm chằm trừng mắt nhìn qua Đan Vũ, một cổ khí thế đáng sợ từ trên người trăm tên chủ quán tỏa ra, cực kỳ đáng sợ.Trong con phố này có quy củ bất thành văn, chỉ cần đi tới nơi này, cho dù là người thế nào cũng phải ngoan ngoãn dựa vào phương pháp nơi này mà giao dịch.

Nếu như cường đoạt, bắt buộc giao dịch, dùng quyền ép mua, tất cả người cường hóa ở nơi này sẽ đứng ra ngăn cản.

Lúc này vừa nghe được Đan Vũ dừng lời nói uy hiếp, đám người cườn hóa cao hơn cấp 10 đều đứng ra, căm thù nhìn qua đám người Đan Vũ cùng Trầm Thiến Hồng.- Vị bằng hữu kia!

Thỉnh thu đao của anh lại!

Lúc này là bạn của tôi không hiểu quy củ, không hiểu chuyện!

Tôi thay mặt anh ta xin lỗi anh.Trầm Thiến Hồng nhìn qua tên nam tử áo đen cúi đầu xin lỗi.Trầm Thiến Hồng vẻ mặt nghiêm nghị nhìn qua tên nam tử áo bào đen nói:- Nhưng mà anh bạn này!

Thành phố Quý Trữ là xã hội pháp chế!

Thỉnh anh thu đao lại, đem lực lượng của anh dùng trên tang thi và biến dị thú.

Mà không phải là nhân loại!Tên nam tử áo đen lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Trầm Thiến Hồng sau đó thu ám ma đao vào vỏ, yên lặng ngồi xuống nói lời nào.Những chủ quán kia nhao nhao tán đi, không tụ tập nữa.

Tất cả mọi người muốn kiếm ăn trong thành phố Quý Trữ này, chỉ cần không bị áp bách quá mức, bọn họ cũng không muốn đối nghịch với quan viên chính phủ.

Trừ phi bọn họ muốn không sống trong thành phố Quý Trữ nữa, đi ra ngoài dã ngoại nguy hiểm trùng điệp mà sinh hoạt.Trầm xem .t-ại -kk t-r-uye n..c o m Thiến Hồng thấy thế cũng có chút buông lỏng một hơi.

Hơn trăm người cường hóa liên hợp lại, cũng là một cổ lực lượng không nhỏ.

Đặc biệt là trong đó không thiếu người cường hóa ngoài cấp 30, những người này mà nổi điên đại náo thành phố, có thể đem toàn bộ thành thị huyên náo gà bay chó chạy.Đan Vũ lúc này đứng lên, nhìn qua Trầm Thiến Hồng nói lời cảm tạ nói:- Cảm ơn!

Tiểu Hồng!Trầm Thiến Hồng chân mày lá liễu nhíu lại nhìn qua Đan Vũ nói:- Đan Vũ!

Nếu anh còn như vậy thì đừng đi theo tôi nữa!Đan Vũ từ nhỏ được nuông chiều từ bé, ương ngạnh thành thói quen.

Sau tận thế ỷ vào lão tử quyền cao chức trọng, cho nên hắn càng ngang ngược.- Vâng!Đan Vũ thoáng cái cúi đầu xuống.

Hắn gần đây bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh, cha của Trầm Thiến Hồng quan to hơn cha của hắn, trước mặt của Trầm Thiến Hồng hắn không dám lên mặt.Đúng lúc này Nhạc Trọng đi tới trước người của nam tử áo đen, móc Cụ Phong Hạng Liên đưa cho thanh niên áo đen:- Chỗ tôi có Cụ Phong Hạng Liên cấp ba!

Đổi Lam Ngọc Giới Chỉ của anh, đổi hay không đổi!Thanh niên áo đen tiếp nhận vòng cổ của Nhạc Trọng đưa qua thì trực tiếp cầm Lam Ngọc Giới Chỉ ném cho Nhạc Trọng:- Đổi!

Chương 503: Xung đột. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comĐan Vũ vừa nhìn thấy Nhạc Trọng, trên mặt hiện ra thần sắc sợ hãi và nhìn qua Nhạc Trọng kêu lên:- Lại là mày!Nhạc Trọng không thèm nhìn qua Đan Vũ cái nào, cấm lấy Lam Ngọc Giới Chỉ trực tiếp đi qua quầy hàng khác, giống như Đan Vũ chính là không khí.Trầm Thiến Hồng nhíu mày nhìn qua Đan Vũ quát:- Câm miệng!

Đan Vũ!Đan Vũ bị Trầm Thiến Hồng quát mắng, thoáng cái cúi đầu, gương mặt có chút vặn vẹo.

Hắn bị người ta tùy ý mắng như chó, hắn cũng có một tia oán độc.Trầm Thiến Hồng thật sâu nhìn qua Nhạc Trọng bên kia, quay người rời đi.

Nàng lớn lên thập phần xinh đẹp, khí chất xuất chúng hài lòng.

Cho dù là trước tận thế hay sau tận thế đều có nhiều nam tử theo đuổi nàng, một chiêu lạt mềm buộc chặt nàng cũng thấy nhiều.

Đối phó chiêu lạt mềm buộc chặt này nàng cho tới bây giờ vẫn áp dụng cử động chính xác nhất chính là không thèm nhìn đối phương.Nhạc Trọng đi dạo trong khu chợ hồi lâu, trừ Lam Ngọc Giới Chỉ ra, trong phiên chợ đại bộ phận trang bị thần ma so ra còn kém hơn của hắn, hắn cũng không có tâm tư ra tay.Nhạc Trọng lại lắc lư trong phiên chợ, chợt đi vào trong một gian nhà ăn.- Cho hai chén ba lượng hoành thánh!- Một chén đồ hộp!Trong quán nhỏ nhiều khách nhân lên tiếng.Nữ nhân viên phục vụ không ngừng bôn tẩu qua lại nhanh nhẹn đua chén mì hoành thánh cho các khách nhân.Nhạc Trọng chờ hồi lâu, một chén ba lượng thịt mì hoành thánh cũng đưa tới trước người của hắn.

Hắn uống nước súp một chút, lập tức mùi hương xương cốt nồng đậm truyền ra, làm cho tinh thần của hắn dễ chịu.

Hắn một ngụm cắn miếng thịt trong mì hoành thánh, thịt ngon và nước súp rất hợp nên cực kỳ mỹ vị.- Đây là thịt thú biến dị a!

Trách không được ăn ngon như vậy!Nhạc Trọng cắn một ngụm và sau đó chợt từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn sạch.Nhạc Trọng vừa mới ăn sáu bát mì hoành thánh, hơn mười người tay cầm dao bầu gậy gỗ không ngừng đi tới và quá mắng:- Tránh ra! !

Tránh ra! !

Thanh Trúc Bang làm việc, người không liên quan toàn bộ cút ra ngoài cho tao!Hơn mười đại hán cầm dao bầu và gậy gỗ không ngừng đi vào trong quán nhỏ, trong tiệm khách nhân sắc mặt đại biến, nhao nhao từ trong tiệm chạy ra ngoài.Thanh Trúc Bang tại thành phố Quý Trữ chính là một trong tám bang phái của thành phố Quý Trữ, nghe nói có hậu trường mạnh, thủ hạ cao thủ nhiều như mây, làm việc hung ác bá đạo.

Người bình thường không cách nào chống lại được.Một tên phụ nữ trung niên dáng người mập mạp từ trong quầy thu ngân đi ra, mang theo nụ cười nịnh nọt nhìn qua tên nam tử xăm hình bò cạp, nói:- Vị đại ca kia! !

Tiểu điếm chúng tôi đã giao phí bảo kê cho quý ban rồi a!Tên nam tử đầu trọc xăm hình bò cạp nhìn qua nữ nhân mập mạp kia nói:- Trước mắt bọn tạo không phải tới thu tiền bảo hộ! !

Cút sang một bên!

Đừng làm trở ngại việc của bọn tao!Tên nam nhân đầu trọc xăm hình bò cạp này quát lên, tên phụ nữ trung niên cùng nữ phục viên thân thể run rẩy co rút trong bếp.Một tên nam tử nhỏ gầy chỉ vào Nhạc Trọng đang nhàn nhã ăn hoành thánh thì không chút nói ra.- Thanh Hạt ca!

Chính là nó!Thanh Hạt nhìn Nhạc Trọng và không làm gì quát lớn:- Thằng tiểu tử này.

Lên cho tao!

Phế hắn một tay! !

Cho hắn biết kết cục đắc tội tao là thế nào!Mười mấy tên đại hán cầm dao bầu xông thẳng qua phía Nhạc Trọng.- Một lời không hợp chính là chặt tay!

Đúng là khí phách a!Nhạc Trọng nhìn qua mười mấy đại hán đang xông tới, trong mắt hiện ra hàn quang sáng ngời, hắn tự tay một trảo như thiểm điện chụp vào một tên đại hán lao tới, sức lực gấp sáu lần người bình thường bộc phát, ngạnh sanh sanh vặn gãy cánh tay của tên này.- A a a a a...Tên đại hán bị vặn gãy tay lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết.Nhạc Trọng một cước đá vào người tên đại hán, tên đại hán đụng gãy mười cái bàn thì lập tức dừng lại, nhổ ra một ngụm máu tươi té trên mặt đất sinh tử không biết.Nhạc Trọng duỗi bàn tay lớn một trảo, thập phần nhẹ nhõm đoạt lấy đại khảm đao, hắn tiện tay một đao bổ ra, trực tiếp chặt bỏ tay phải của tên đại hán này, một cổ máu tươi bắn ra tung tóe, máu tươi bắn lên tường.

Hắn một cước đá vào người của tên đại hán, kế tiếp hắn ngất xỉu.- Người cường hóa! !

Hắn là người cường hóa cao cấp!Nhìn thấy Nhạc Trọng dễ dàng phế bỏ tên lưu manh, trong mắt tên đại hán kinh hãi và hét toáng lên.Người cường hóa cao cấp lực lượng cường hoành, cũng không phải là lưu manh binh thường có thể trêu chọc.

Bọn họ lập tức sụp đổ, nhao nhao bỏ chạy qua phía của Thanh Hạt.- Chuyện này không thể được!

Lưu lại ít đồ đi!Nhạc Trọng ánh mắt lạnh như băng, thân hình chớp động, ánh đao trong tay lóe lên liên tục, một cánh tay dài hẹp mang theo máu tươi bắn lên trời, máu tươi nhuộm đỏ quán nhỏ.

Không bao lâu trong quán nhỏ có mười cánh tay phải dứt rời, co quắp té trên mặt đất tàn phế, cả quán nhỏ nhuộm một tầng huyết sắc.Nhạc Trọng ánh mắt lạnh như băng đi đến trước người của Thanh Hạt và đem dao bầu ném tới trước người của Thanh Hạt:- Hiện tại tới phiên mày, nói chủ mưu ra tao nghe!

Tự chặt tay phải xuống thì tao tha cho mày một mạng!

Còn nói dối tao tự động chặt hai tay của mày.Thanh Hạt nhìn thấy một màn huyết tinh này, thân thể không ngừng run rẩy, hắn cắn răng trừng mắt nhìn Nhạc Trọng nói:- Mày thật tàn nhẫn! !

Chém cụt tay nhiều người như vậy!

Chẳng lẽ mày không biết như vậy là hại cả đời của người ta hay ao?Nhạc Trọng nhìn Thanh Hạt liếc lạnh lùng nói:- Cặn bã như mày mà cũng biết tới hai chữ tàn nhẫn hay sao!

Thời điểm bọn mày xông lên chém người khác không phải huyên náo rất vui sao?

Nếu như tao không có được lực lượng, chỉ sợ tay phải của tao hiện giờ bị bọn mày chém đứt rồi!

Bọn mày chém người thì được, người ta không chém bọn mày được sao?

Mày không tự đoạn tay thì tay giúp mày một tay vậy!Trên thực tế, nếu như không phải trong Quý Trữ thì Nhạc Trọng sẽ trực tiếp giết chết bọn cặn bã như Thanh Hạt này.

Trong thành phố Quý Trữ này hắn không thể trực tiếp giết cặn bã như Thanh Hạt được, mặc dù bọn chúng là phần tử bang phái, nếu như thoáng cái giết hơn mười người, thành phố Quý Trữ cũng sẽ bị oanh động.- Tự mình động thủ!Thanh Hạt sắc mặt đại biến, hắn từ trong mắt nhìn thấy nam tử trước mắt sẽ không dao động, nếu như hắn tự mình động thủ thì chỉ sợ hai tay sẽ bị chém đứt.

Đến lúc đó hắn là người phế.Thanh Hạt tay phải run rẩy cầm chặt dao bầu, nổi giận gầm lên một tiếng, một cái chém vào tay trái của mình, ngạnh sanh sanh chặt cánh tay trái của mình xuống.- Aaaaa...Thanh Hạt phát ra tiếng kêu thống khổ, thoáng cái quỳ trên mặt đất, đầu đầy mồ hôi tràn ngập oán độc nhìn Nhạc Trọng và cắn răng nói:- Bây giờ mày thỏa mãn chưa?Nhạc Trọng nhìn Thanh Hạt và lạnh lùng ép hỏi nói:- Là ai sai sử mày chém tao?- Là Đan Vũ con của Đan Hoành! !

Chính hắn sai tao chém mày!

Chương 504: Tiên nhân khiêu!

Mặc Hương Lăng.Chỉnh sửa : kktruyen.comThanh Hạt thập phần không có nghĩa khí bán đứng Đan Vũ, hắn bị Nhạc Trọng buộc chém đứt một tay, trong nội tâm tràn ngập oán hận với Nhạc Trọng, trừ chuyện đó ra hắn càng căm hận Đan Vũ sai hắn đi làm chuyện này! !Nhạc Trọng nhìn Thanh Hạt lạnh như băng nói ra:- Quả nhiên là nó!

Hiện tại các người cút đi! !

Không muốn xuất hiện trong mắt của tao, nếu không lần tiếp theo chính là không nhìn thấy mặt trời ngày mai đâu!- Đi!Thanh Hạt bụm cánh tay trái đứt đoạn nói với đám thủ hạ của mình bên kia.

Nói xong hắn lập tức cầm cánh tay bị gãy của mình đi ra ngoài.Những tên lưu manh bị Nhạc Trọng chém đứt một cánh tay đều cầm tay của mình chạy đi.Trong tấn thế y thuật cũng phát triển, cánh tay bị chặt đứt bọn họ nhặt về ít nhất còn có hy vọng khôi phục được.Nhạc Trọng nhìn qua bà chủ và nhân viên đang run lẩy bẩy bên kia, đem một thanh Phảng Chế Đường Đao đặt ở trên bàn.- Thật có lỗi!

Đem quán của các người biến thành cái dạng này!

Thanh Phảng Chế Đường Đao này xem như bồi thường!Một thanh Phảng Chế Đường Đao tương đương năm mươi tấn lương thực.

Nếu như bán tháo cũng được hơn mười tấn lương thực.

Mười tấn lương thực đủ để cho dù đình chủ quán này sống hơn hai năm đấy.Chủ quán từ trong bếp lao ra cầm lấy Phảng Chế Đường Đao nắm trong tay, đồng thời nhìn qua Nhạc Trọng nhắc nhở:- Vị đại hiệp này! !

Thanh Trúc Bang cũng không phải là thiện nam tín nữ, ngài trước mắt đã đắc tội bọn chúng.

Bản thân ngài phải cẩn thận, trong bọn họ cũng có người cường hóa cao cấp, không chỉ có một tên!- Tôi biết rõ!

Đa tạ!Nói xong Nhạc Trọng đi nhanh ra quán này.- Thanh Hạt ca! !

Làm sao bây giờ?

Chuyện này chẳng lẽ bỏ qua?

Tôi hận a!Một tên lưu manh bị cụt tay đi tới bên người của Thanh Hạt và lớn tiếng phàn nàn.Trong mắt Thanh Hạt hiện ra thần sắc tràn ngập oán độc nói:- Đương nhiên không có khả năng bỏ qua! !

Hỗn đản! !

Tên khốn nạn này dám đối nghịch với Thanh Trúc Bang chúng ta! !

Tao nhất định khiến hắn chết không có chỗ chôn!Thanh Hạt oán độc rít gào nói:- Mày quay về báo cáo với Hồ đường chủ! !

Bảo Hồ đường chủ đối phó nó!

Đau chết tao!Phế một tay, sức chiến đấu của Thanh Hạt thoáng cái hạ xuống một nửa, hắn tại Thanh Trúc Bang địa vị cũng hạ thấp, tương lai là bóng tối.

Trong lòng của hắn lúc này tràn ngập oán độc và tức giận.

Hắn chưa từng nghĩ tới mình có ngày thảm như thế này, hắn chỉ biết mình sau khi tàn phế thì một lòng chỉ nghĩ đến giết chết Nhạc Trọng cùng Đan Vũ.Nhạc Trọng rời khỏi quán nhỏ không lâu, một tiểu loli tóc thắt đuôi ngựa, đôi mắt ngập nước, làn da trắng nõn, thân cao một mét bốn tám, có làn da mịn và cặp đùi đẹp, tứ chi hết sức nhỏ, tuổi chừng mười một mười hai tuổi đi tới trước người của hắn.Tiểu loli hai mắt đẫm lệ nhìn qua Nhạc Trọng trước người nói:- Đại ca ca! !

Anh gọi em là hùng bảo bảo!

Anh có thể theo giúp em không?Nhạc Trọng nhìn qua tiểu loli hỏi:- Ở chỗ nào?Tiểu loli chỉ vào trong một cái hẻm nhỏ và nói:- Ở bên cạnh! !

Nhà của hùng bảo bảo ở bên kia!Trong nội tâm Nhạc Trọng cảnh giác thoáng cái tăng lên cao nhất, trên mặt lại mang theo mỉm cười nói:- Được rồi!

Anh sẽ giúp em một cái!Một tiểu loli đột nhiên xuất hiện, vô cùng có khả năng là địch nhân của Nhạc Trọng thiết hạ bẩy rập.

Hắn cũng không sợ.

Chỉ cần hắn đề cao cảnh giác thì cho dù địch nhân thực lực mạnh hơn hắn cũng không có biện pháp làm gì hắn.Tiểu loli nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ngọt ngào, nói:- Cám ơn đại ca ca!- Không cần cám ơn!Nhạc Trọng bất động thanh sắc thò tay vỗ vai của tiểu loli.

Nếu tiểu loli là địch nhân thì trong sát na bị vỗ vai sẽ làm ra phản ứng.Nhạc Trọng nhẹ tay dễ dàng đặt lên vai của tiểu loli, chỉ cần hắn động niệm là bóp cổ của tiểu loli này.- Đại ca ca?Tiểu loli không có chút dị động nào, nàng nghiêng đầu nhìn qua Nhạc Trọng nói:Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:- Vai của em có côn trùng!- Ah!

Cám ơn đại ca ca!

Hương Lăng sợ côn trùng nhất!

Cảm ơn đại ca ca, em tên là Mạc Hương Lăng!

Anh tên là gì?Mạc Hương Lăng nghiêng đầu dùng âm thanh dễ nghe hỏi Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nói:- Anh là Nhạc Trọng!- Như vậy!

Là Nhạc Trọng ca ca a!Mạc Hương Lăng cùng Nhạc Trọng đi vào trong hẻm nhỏ, đột nhiên nàng bổ nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng và mở to đôi mắt ngập nước nhìn qua Nhạc Trọng, mang trên mặt thần sắc thẹn thùng nói ra:- Nhạc Trọng ca ca!

Em rất ưa thích Nhạc Trọng ca ca! !

Nhạc Trọng ca ca! !

Anh có ưa thích em không?Mạc Hương Lăng bổ nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng, hai tay rất quen thuộc kéo khóa quần của Nhạc do wn l,o.a.d P.RC m-ới n hất .tạ,i ,kk t r-uy en.c o m Trọng.- Đây là có chuyện gì?Trong nội tâm Nhạc Trọng tràn ngập nghi vấn, hắn cũng không có cảm giác được sát ý trên người của Mạc Hương Lăn, đồng thời hắn tự hỏi mình cũng không phải là người đẹp trai nghịch thiên, tại sao có thể có tiểu loli vừa gặp đã yêu như thế này?Thời điểm Nhạc Trọng nghi vấn, Mạc Hương Lăng thoáng cái móc điện thoại di động ra chụp nàng và Nhạc Trọng, nhanh chóng nhảy ra khỏi người của Nhạc Trọng và vẻ mặt biến lại bình thường, vẻ mặt chán ghét nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Hiện tại có thể!

Biến thái yêu thích tiểu loli!

Anh có thể bắt đầu rồi! !

Một phiếu lương thực một trăm cân! !

Cho tôi một phiếu lương thực một trăm cân, nếu không thì tôi sẽ in ảnh ra và dán khắp đường phố, anh là biên thái người hô người đánh, biến thái yêu thích loli không có địa vị xã hội!

Cục cảnh sát cũng tới làm phiền anh!Mạc Hương Lăng vẻ mặt khinh miệt nhìn qua Nhạc Trọng cao giọng nói ra:- Phiếu lương thực một trăm cân đổi địa vị xã hội vững chắc!

Mua bán rất có lợi a!

Anh cũng không nên dùng sức mạnh cướp điện thoại của tôi.

Bên cạnh hẻm nhỏ này là cục cảnh sát!

Nếu như tôi hô to len, sau đó lại xé y phục ra, anh sẽ biến thành biến thái ấu dâm.

Là đồ biến thái.

Mặc dù trong cục cảnh sát có rất nhiều thùng cơm, nhưng mà cũng có không ít cảnh sát trượng nghĩa a, anh không bị bắt thì thôi!

Một khi bị bắt vào tù thì anh xong đời!- Tiên nhân khiêu!Nghe Mạc Hương Lăng nói thì rốt cuộc Nhạc Trọng cũng hiểu xảy ra chuyện gì rồi, hắn không ngờ lần đầu tiên bị tiểu loli uy hiếp như vậy.Nhạc Trọng nhìn qua Mạc Hương Lăng không còn vẻ đáng yêu, lộ ra dáng vẻ tiểu loli xấu bụng, nói:- Em gái thành thục như vậy chắc làm qua không ít a!Trong mắt Mạc Hương Lăng hiện ra vẻ khinh bỉ, dùng ngữ khí thành thục không hợp với tuổi:- Nam nhân đều là kẻ biến thái háo sắc!

Thoáng cho sắc mặt tốt thì cái đuôi vểnh lên, cảm thấy mình rất lợi hại.

Anh hiện giờ cho rằng mình là Phan An tái thế nha!

Tỉnh lại đi!

Không có bánh trên trời rơi xuống đâu.

Thành thật giao phiếu lương thực một trăm cân ra đây, tôi sẽ bỏ qua cho anh, xóa bỏ ảnh chụp.

Việc buôn bán tôi rất giảng danh dự.- Không nghĩ tới!

Bây giờ tôi lại bị một tiểu loli giáo huấn! !

Nhưng mà Mạc Hương Lăng, em sai lầm một điểm ai là thợ săn, ai là con mồi!

Chương 505: Giao dịch. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng nhìn Mạc Hương Lăng và hai mắt ngưng tụ, phát động Khủng Cụ Thuật.Một đạo sóng tinh thần lập tức bắn vào người của Mạc Hương Lăng, trong chớp mắt nàng bị sợ hãi vô tận chiếm cứ, thân hình nhỏ nhắn xinh xắn trở nên vô cùng cứng ngắt, động cũng không động được.Nhạc Trọng dễ dàng từ trong tay của Mạc Hương Lăng xóa bỏ ảnh trên điện thoại, sau đó đưa điện thoại di động nhét vào trong tay của nàng, giải trừ Khủng Cụ Thuật!- Anh là người cường hóa cao cấp!Mạc Hương Lăng từ khi giãy dụa ra khỏi Khủng Cụ Thuật thì tuyệt vọng.Người cường hóa cao cấp là tồn tại cực kỳ cường hoành.

Mạc Hương Lăng là tiểu loli căn bản không là gì cả.- Đúng vậy!

Tôi là người cường hóa cao cấp!Nhạc Trọng nhẹ nhàng cười cười, tay phải đưa lên và trong một giây đã đoạt lấy điện thoại trong tay của Mạc Hương Lăng.

Điện thoại của nàng ở trong tay của hắn.Nhạc Trọng trực tiếp tò tay bóp gương mặt nhỏ nhắn của Mạc Hương Lăng, đem ba căn c hỉnh sửa bởi ,k ktruy en .,com kẹo que và phiếu lương thực hai mươi cân đưa cho nàng:- Tiểu quỷ!

Tiên nhập khiêu này ít dùng thì tốt nhất!

Không phải mỗi người đều dễ nói chuyện như anh đâu!

Nếu như em gặp phải kẻ biến thái có lực lượng, chút lực lượng của em không chịu nổi một kích.

Cái này cho em!

Về nhà hảo hảo sống sót đi!Sau khi làm xong tất cả, Nhạc Trọng đi nhanh ra khỏi hẻm nhỏ, mỗi người đều có quyền lựa chọn cách sống và vận mệnh của mình, hắn mặc dù ngăn cản được Mạc Hương Lăng lúc này nhưng không thể ngăn được tiếp theo.

Hắn còn có rất nhiều chuyện hoàn thành, không có khả năng vì một tiểu loli vừa gặp mà lãng phí nhiều thời gian.- Chờ một chút!Mạc Hương Lăng thoáng cái đi tới trước người của Nhạc Trọng, dang hai tay ra ngăn cản Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Mạc Hương Lăng thản nhiên nói:- Tiểu quỷ!

Được một tấc lại muốn tiến một thước cũng không phải là thói quen tốt nha!Mạc Hương Lăng nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt xinh đẹp hiện ra thần sắc phức tạp:- Nhạc Trọng, anh là người cường hóa cao cấp, chắc có nhiều bản lĩnh đúng không?Cho dù là ở địa phương nào, thế lực gì, người cường hóa cao cấp lăn lộn rất tốt.

Đây là thường thức, cho dù là thế lực nào cũng phải khách khí với người cường hóa cao cấp.

Bởi vì những người cường hóa thực lực bất phàm, cho dù săn giết tang thi hay đối phó nhân loại đều là hảo thủ.

Một gã người cường hóa cao cấp mạnh mẽ có thể thay đổi cả một thế lực nhỏ.Nhạc Trọng gật đầu nói:- Đúng vậy!Mạc Hương Lăng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, dùng ngữ khí thành thục không hợp với tuổi nói:- Vậy anh mua em đi! !

Em lớn lên đẹp, lại là tiểu loli!

Nấu cơm, giặt quần áo, mua thức ăn, quản sổ sách cái gì cũng được!

Chỉ cần anh mua em, cho dù chờ em lớn lên làm nữ nhân của anh cũng được.

Nếu như anh chờ không được, hiện tại muốn thân thể của em cũng được.

Mua em đi, tặng cho người khác cũng được!

Cho em làm búp bê của riêng anh cũng được!

Anh muốn chơi em thế nào cũng được!

Chỉ cần anh trả tiền là xong!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Mạc Hương Lăng, chậm rãi hỏi:- Như vậy mua em cần bao nhiêu tiền?Mạc Hương Lăng lớn lên chắc chắn là mỹ nhân xinh đẹp khuynh thành chính cống, tương lai nếu lớn lên thì chắc chắn là một Quách Vũ, Trần Dao tuyệt sắc mỹ nữ.

Nhạc Trọng tại Quảng Tây cũng có mấy vạn người sống sót, hắn gặp tiểu loli so sánh với Mạc Hương Lăng cũng chỉ có mình Trữ Nhược Tử là tiểu loli giả đáng yêu là so được với nàng mà thôi.

Chỉ cần không phải trả cái giá quá lớn, hắn cũng nguyện ý ra tay mua tiểu loli.- Đi theo em!Mạc Hương Lăng quay người xung trận ngự lên trước đi ra bên ngoài.Mạc Hương Lăng vừa rời khỏi hẽm nhỏ, nhanh chóng thò tay làm loạn búi tóc của mình, sau đó đem một ít bùn đất bôi lên mặt của mình.

Làm như vậy từ một tiểu loli sạch sẽ, xinh đẹp đáng yêu biến thành tiểu ăn mày lôi thôi lếch thếch.Cho dù là ở đâu nữ nhân xinh đẹp cũng khó che dấu được hào quang của mình.

Loại ngụy trang này tuy đơn giản nhưng rất hữu hiệu.Nhạc Trọng lẳng lặng nhìn qua Mạc Hương Lăng sở tác sở vi, hiển nhiên tiểu loli này rất hiểu cách bảo vệ cho mình, hơn nữa còn có kinh nghiêm lăn lộn xã hội.

Như lúc này chỉ cần không gặp người cường hoành như Nhạc Trọng, chỉ sợ nàng đã xảo trá đắc thủ và toàn thân trở ra.Mạc Hương Lăng biến thành bộ dáng tiểu ăn mày lôi thôi lếch thếch bẩn không chịu nổi, mang theo Nhạc Trọng quẹo bảy tám lần, đi vào một con phố nghèo nước cống giàn dụa, mùi hôi ngút trời, phòng ốc cũ nát.Đây là một khu ổ chuột đúng nghĩa, Mạc Hương Lăng dừng lại trước một căn phòng cũ nát, móc chìa khóa mở cửa phòng.Cửa phòng mở ra, trong phòng liền truyền ra mùi thuốc đậm đặc, Nhạc Trọng nhìn qua hướng có mùi thuốc, chỉ nhìn thấy một nữ nhân gương mặt sưng vù, nhìn không ra tướng mạo trước kia, nằm trên một cái giường nhỏ.- Mẹ!

Con đã trở về!

Mẹ chờ một chút, con đi nấu thuốc cho mẹ!Mạc Hương Lăng đi tới trước người của nữ nhân đang nằm, ôn nhu lấy một chén nước đưa cho mẹ của nàng uống, sau đó lại đi vào nhà bếp bắt đầu nấu thuốc.Nhạc Trọng nhìn qua nữ nhân trên giường, thân thể sưng vù, không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ, trong nội tâm mơ hồ đoán được giá tiền mà Mạc Hương Lăng bán mình là cái gì.

Hắn nhìn bốn phía của gian phòng.Trong gian phòng không có cái gì, chỉ có một tủ sách, một giường lớn, hai cái ghế dựa.

Ở trên bàn có sách tiểu học chỉnh tề, sách giáo hoa cấp hai.Tuy đồ vật trong nhà rất ít, nhưng mà sửa sang lại gọn gàng sạch sẽ, sáng ngời, khắp nơi cũng được quét dọn cẩn thận, cái bàn, cửa sổ cũng không có hạt bụi, hiển nhiên nữ chủ nhân trong gian phòng này rất yêu sạch sẽ.Cố gắng, ôn nhu, chăm chú, chịu khó, yêu sạch sẽ, đây là những gì mà Nhạc Trọng nhìn ra được từ căn nhà của Mạc Hương Lăng.

Cho dù lúc mới gặp nàng giả đáng yêu, lại xếp đặt thiết kế ý đồ xảo trá hắn, khôn khéo giỏi giang, thậm chí còn có chút giống con buôn.Mạc Hương Lăng nấu thuốc xong, cẩn thận cho mẹ của nàng uống, sau đó lại đổi tả cho mẹ của mình, giặt rửa tã, lau thân thể, cho ăn cháo, bận rộn một giờ mới buông lỏng một hơi, sau đó cắn một cái bánh quy áp súc và nhìn qua Nhạc Trọng.Mạc Hương Lăng dùng ánh mắt ngập nước ra vẻ thành thục nói với Nhạc Trọng:- Chỉ cần anh trị hết bệnh cho mẹ em, hơn nữa cho mẹ em phiếu lương thực ba mươi tấn!

Em là đồ vật của anh!

Em biết rõ ba mươi tấn không ít, bên ngoài giá thị trường là một trăm cân đổi một nữ nhân.

Nhưng mà em rất xinh đẹp, tuổi lại nhỏ, lại là xử nữ.

Gia sự vạn năng, thần kinh vận động cũng không kém, tiểu loli như vậy đổi ba mươi tấn lương thực cũng không lỗ! !

Chỉ cần anh mua em, em cái gì cũng nghe anh!

Cho dù giết em thì em cũng không oánận, thế nào?Nhạc Trọng nhìn qua Mạc Hương Lăng không ngừng chào giá bản thân mình, trực tiếp hỏi:- Ba mươi tấn lương thực không là vấn đề!

Nhưng mà anh không phải bác sĩ, bệnh của mẹ em anh không chắc chữa hết mười phần.

Hơn nữa em cũng nên nói bệnh của mẹ em cho anh biết.

Chương 506: Giao dịch. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comPhiếu lương thực ba mươi tấn, bằng vào thủ đoạn của Nhạc Trọng không khó lấy ra.

Chỉ cần đi trong phố Tân Dương Nhị bắn một trang bị thần ma là được, khi đó hắn dễ dàng có ba mươi tấn lương thực.

Nhưng mà hắn không phải bác sĩ, không thể chữa lành bệnh cho mẹ của Mạc Hương Lăng.Mẹ của Mạc Hương Lăng không phải bị ngoại thương, cỏ cứu mạng chỉ có thể gia tốc khôi phục ngoại thương nhưng không thể diệt virus gây bệnh.Mạc Hương Lăng hốc mắt đỏ lên, nước mắt lã chã rơi trên mặt đất, vừa nghĩ tới chuyện xảy ra sau tận thế, nàng không nhịn được khóc lên:- Bệnh của mẹ em theo bác sĩ nói hình như là hệ thống miễn dịch xảy ra vấn đề, không ngăn được đại lượng virus trong không khí ăn mòn, lúc này mới biến thành bộ dáng này.

Đều tại em cả! !

Đều là vì mẹ đem toàn bộ đồ ăn cho em, chính mẹ không ăn cái gì, chuyện này mới khiến miễn dịch xảy ra vấn đề, đều tạo em, sai là do em!Nhạc Trọng khẽ chau mày, trong nội tâm suy nghĩ:- Sức miễn dịch của bản thân có vấn đề?

Chỉ cần cường hóa tố chất thân thể, đề cao sức miễn dịch có lẽ khỏi a?Trong tay của Nhạc Trọng có rất nhiều bảo vật giúp người ta đề cao cường hóa, đồng dạng cũng có xà đản quả giúp người bình thường tiến hóa, mặt khác còn có huyết tinh của biến dị thú cấp ba, tuỷ não và các loại thực vật biến dị và Âu Minh tiến hóa dịch số 1.

Hai thứ bảo vật này cực kỳ trân quý, Nhạc Trọng chỉ ban thưởng cho thủ hạ trung thành và tận tâm trải qua dò xét.Muốn đem bảo vật này cho nữ nhân vừa gặp lần đầu tiên, Nhạc Trọng cũng có chút do dự.

Trừ chuyện đó ra còn có một trọng điểm, đây chính là phỏng đoán của Nhạc Trọng.

Nếu như hai bảo vật này dùng trên người mẹ của Mạc Hương Lăng mà không có hiệu quả nào, hắn phỏng đoán sai lầm, như vậy chẳng phải không công lãng phí sao, Mạc Hương Lăng tiểu loli cũng không đáng giá như vậy, lỗ lớn.Mạc Hương Lăng thông minh lại mẫn cảm, nàng cảm giác được Nhạc Trọng đang do dự, bổ nhào vào trong ngực của Nhạc Trọng, khóc như hoa lê đáy vũ, nói:- Nhạc Trọng ca ca! !

Van cầu anh cứu mẹ của em đi!

Anh nhất định có biện pháp đúng không?

Anh là người cường hóa vô cùng cường đại.

Anh nhất định có biện pháp đúng không?- Anh có một loại bảo vật có thể làm cho người ta trở thành người tiến hóa!

Loại bảo vật này dùng trên người của mẹ em, làm cho nàng trở thành người tiến hóa cường đại.

Có lẽ cũng không có bất kỳ hiệu quả gì, thậm chí có khả năng mẹ em không thừa nhận nổi lực lượng và chết.

Anh không phải bác sĩ, không cách nào xác định bảo vật có tác dụng phụ với mẹ của em hay không.

Có dùng hay không phải xem em rồi!Nhạc Trọng lật tay, một lọ nước xà đản quả hiện ra trong tay của hắn, hắn nhìn qua Mạc Hương Lăng thản nhiên nói:- Tiểu quỷ!

Anh không phải nhà từ thiện, đây là bảo vật có thể giúp người ta tiến hóa, em cũng biết giá trị của nó.

Giá trị của nó vượt qua một ngàn tấn lương thực.

Một khi em quyết định sử dụng dược tề này, cho dù dược tề hiệu quả như thế nào, em cũng là vật của anh.

Về phần mẹ của em, cho dù sống lại thì lời của anh vẫn có hiệu lực!

Nếu như em không đáp ứng, anh cũng không miễn cưỡng em!

Em đi tìm người mua khác đi!- Người tiến hóa!Mạc Hương Lăng nghe được ba chữ này, trong nội tâm rung mạnh.

Nàng cũng từng nghe qua không ít người nói, biết rõ người tiến hóa là thiên chi kiêu tử, thực lực viễn siêu người cường hóa bình thường.

Một gã người tiến hóa chỉ cần hiện thân sẽ được các thế lực mời chào, tài nguyên nghiêng qua người tiến hóa, đem người tiến hóa bồi dưỡng thành cao thủ.Ở trong thành phố Quý Trữ này có gần chín chục vạn nhân khẩu, tự nhiên thức tỉnh người tiến hóa cũng không dưới trăm người, mỗi một người đều là cường giả tiếng tăm lừng lẫy, cho dù Mạc Hương Lăng là nhân vật ở tầng dưới chót x,em- ,onlin e -tạ,i kkt ruye-n ..c om, cũng nghe được tiếng tăm của người tiến hóa.

Người bình thường đều khát vọng trở thành người cường hóa, mà người cường hóa thì khát vọng trở thành người tiến hóa.Người thức tỉnh tiến hóa tự nhiên trong nhân loại tỉ lệ một phần vạn.

Đương nhiên là có nơi nhiều, có nơi ít.

Nhưng mà nơi nhiều người tỉ lẹ cũng nhiều hơn.Mạc Hương Lăng vừa nghe được mẹ sẽ trở thành người tiến hóa, thoáng cái trở nên vui mừng.

Nhưng mà cẩn thận suy nghĩ, trong tay Nhạc Trọng cầm nước thốc cũng không có khả năng cứu mẹ của nàng, trong nội tâm nàng trở nên phiền não.Mạc Hương Lăng nhìn qua nước thuốc trong tay của Nhạc Trọng, do dự một hồi, cắn răng nói một câu:- Em là đồ vật của anh!Mạc Hương Lăng cầm xà đản quả xong, mở cái chai ra, duỗi đầu lưỡi hồng phến ra liếm một cái.Chút nước của xà đản quả tiến vào người của Mạc Hương Lăng, chợt hóa thành một tia nhiệt lưu chạy khắp nười của nàng, chạy quanh một vòng.- Chúc mừng ngài!

Đạt được tinh thần cường hóa +1.Một âm thanh hệ thống thần ma nhắc nhở vang lên trong thức hải của Mạc Hương Lăng.- Đây là bảo bối! !

Hắn không có gạt mình!Mạc Hương Lăng rốt cục thả lỏng lo lắng trong lòng, đem bình xà đản quả toàn bộ rót vào trong miệng của mẹ nàng.Nước xà đản quả vào trong người mẹ của Mạc Hương Lăng, chợt phát huy hiệu quả cải tạo bá đạo, không ngừng cải tạo thân thể mẹ của Mạc Hương Lăng.

Thân thể mẹ của Mạc Hương Lăng lúc này tuôn ra nhiều mồ hôi, máu đen, vết bẩn, tanh hôi không chịu nổi, đồng thời miệng lớn sưng vù của nàng thở hổn hển.

- Tại sao có thể như vậy?Mạc Hương Lăng nhìn qua mẹ của mình như vậy, thoáng cái bắt tay của Nhạc Trọng, giống như con báo nhỏ hung bạo nhìn qua Nhạc Trọng.

Người mẹ trọng yếu của nàng trở nên nguy cấp, làm cho nàng thoáng cái vô cùng tức giận, ngay cả Nhạc Trọng là người cường hóa cao cấp nàng cũng quên đi.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Không cần lo lắng!

Một ngày, sau khi uống thuốc này vào thì nàng sẽ sốt một ngày.

Nếu như tỉnh lại thì thân thể của nàng sẽ khôi phục, trở thành một người tiến hóa.

Em ở lại chiếu cố mẹ mình đi!

Anh phái người thủ hộ, bạch cốt, xuất hiện đi.Đột nhiên trong hư không có cái động, bạch cốt từ trong cái động bước vào trong căn phòng, lạnh lùng nhìn qua Mạc Hương Lăng.Mạc Hương Lăng tâm tư thông minh nhìn Nhạc Trọng, giống như nhìn ra tâm tư của Nhạc Trọng, nói:- Anh không cần như vậy!

Em đã đáp ứng làm búp bê của anh, vậy tuyệt đối sẽ không đổi ý!

Đương nhiên, anh giám thị thì tùy.

Đây là tự do của anh, chủ nhân!Nhạc Trọng nói:- Tốt!

Em ở lại đây chiếu cố mẹ của mình đi!

Anh phải đi!

Ngày mai anh sẽ quay lại thăm em.Mạc Hương Lăng đầu cũng không có quay lại, chỉ cầm khăn lau người của mẹ mình.- Ân!Nhạc Trọng nhanh chóng rời khỏi khu ổ chuột này, đi vào hướng phố Tân Dương Nhị.

Tại đó nàng dùng trang bị thần ma bán ra trao đổi lương thực, trong tay hắn có rất nhiều trang bị thần ma đoạt được từ chỗ địch nhân, có lẽ có thể dùng những trang bị này đổi sách kỹ năng và trang bị cường hoành.Mà mấy tên lưu manh Thanh Trúc Bang gần đó mắt sắc bén, giống như phát hiện thân ảnh của Nhạc Trọng, hắn lập tức thoát đi nơi đây, chạy tới một quán trà.

Chương 507: Huynh đệ gặp lại. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comRất nhanh có một đám bang chúng Thanh Trúc Bang túm tụm lại, một gã thân cao một mét bảy, trên người mang áo choàng đen, bên hông cầm một thanh đại đao, trên mặt có một đạo vết đao, cạo tóc húi cua, ngũ quan đoan chính, trong hai mắt tinh quang chớp động, tuổi chừng mười chín, dẫn theo chừng hai mươi người ngăn cản đường đi của Nhạc Trọng..Tên bang chúng Thanh Trúc Bang chỉ vào Nhạc Trọng lớn tiếng kêu lên:- Chính là hắn!

Hồ đường chủ!- Là anh!Tên nam tử trẻ tuổi nhìn qua Nhạc Trọng, vốn đang sững sờ, sau đó trong mắt hiện ra vẻ mừng như điên.Nhạc Trọng nhìn qua tên Hồ đường chủ khẽ cười nói:- Thật không ngờ chúng ta lại gặp nhau trong tình huống này!

Tiểu báo tử!Hồ đường chủ cười ha hả, hai mắt ngưng tụ, một cổ khí thế mạnh mẽ phóng lên trời, hắn thoáng cái rút đại đao bên hông ra lao tới chém vào Nhạc Trọng:- Ha ha! !

Thật sự là thật không ngờ.- Ăn một đao của tôi nào!Nhạc Trọng thoáng cái cầm lấy xỉ nha đao đón đỡ đao của Hồ đường chủ, lực lượng cường đại gấp sáu lấn người bình thường bộc phát, song đao giao kích vang lên âm thanh cực lớn.Nhạc Trọng bị đẩy lui một bước, Hồ đường chủ lại bị đẩy lùi hai bước, hiển nhiên trên lực lượng cũng hơi kém hơn Nhạc trọng.

- Ha ha ha!

Anh quả nhiên lợi hại hơn trước nhiều rồi! !

Nhưng nếu anh chỉ có bổn sự này thì không phải là đối thủ của tôi!Hồ đường chủ phóng khoáng cười cười, một bước tiến lên, ánh đao trong tay đột nhiên sáng lên, xen lẫn trong đó là âm thanhé gió chém về phía Nhạc Trọng.Ánh mắt của Nhạc Trọng ngưng tụ, tốc độ gấp mười hai lần người bình thường bộc phát, Ngạc Nha Cứ Nhận trong tay huyễn hóa ra nhiều đao nhậ ngăn cản đao của Hồ đường chủ chém tới.Chỉ mấy hô hấp hai bên đã giao thủ với nhau mấy trăm cái liên tục, từng đạo hỏa tinh không ngừng từ trường đao của hai bên bắn ra ngoài.- Thật là lợi hại!Đám người cường hóa chung quanh vây xem Nhạc Trọng cùng Hồ đường chủ chiến n g u.ồ n : k k-tru-y.en.-c,o m- đấu thì lòng người chấn động, trong mười mấy người bọn họ không ai có thể ngăn cản được một đao của Nhạc Trọng hoặc là Hồ đường chủ.Sau mấy trăm đao chém liên tục thì hai bên chợt tách ra, sau đó nhìn nhau cười cười, phân biệt thu đao vào trong vỏ.Thanh Hạt thấy tình thế không ổn, thoáng cái cầu khẩn đi tới trước người của Hồ đường chủ:- Hồ đường chủ! !

Thằng này chính là đại địch của Thanh Trúc Bang chúng ta! !

Hơn mười huynh đệ chúng ta bị chém cụt tay! !

Ngài phải báo thù cho chúng tôi!Hồ đường chủ biến sắc, hung hăng một cước đá vào người của Thanh Hạt, trực tiếp đá Thanh Hạt bay ra xa bảy tám mét.- Báo con mẹ của mày! !

Anh ta là đại ca của tao!

Mày dám đắc tội đại ca của tao có chết cũng đáng!

Nếu không phải anh ta chém mày một tay thì hiện giờ tao đã chém mày rồi!

Cút qua một bên cho tao!- Hồ Nghị! !

Anh không thể vì người ngoài mà ra tay với người trong Thanh Trúc Bang được.

Anh có còn là đường chủ của Thanh Trúc Bang hay không?

Anh bây giờ đi lên chém người này thì tôi sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra cả!Đúng lúc này một tên dáng người bình thường, hai mắt chớp động hào quang âm lệ dẫm theo mười mấy bang chúng Thanh Trúc Bang đi tới, nhìn qua Hồ Nghị quát hỏi.Thanh Hạt chạy tới tên nam tử trẻ tuổi kia khóc lóc nói:- Thịnh đường chủ! !

Hồ Nghị chẳng những bao che người ngoài, còn muốn ra tay với bang chúng của Thanh Trúc Bang chúng ta! !

Thỉnh Thịnh đường chủ ra mặt thanh lý môn hộ!Hồ Nghị đưa mắt nhìn qua Thịnh Khả Hỉ quát lớn:- Thịnh Khả Hỉ!

Lão tử làm việc không cần mày dạy bảo!

Muốn miễn chức đường chủ Thanh Trúc Bang của tao thì mày không có tư cách!

Nếu không chúng ta chém nhau một hồi nhé!

Ai chém chết ai cũng không cần phụt rách!

Mày có dám đáp ứng không?

Tiểu vương bát đản!Thịnh Khả Hỉ bị tức sắc mặt tái nhợt mang theo đám thuộc hạ rời đi.- Hồ Nghị!

Mày là hỗn đản! !

Mày đứng tưởng rằng được bang chủ nhìn chúng thì mày có thể làm gì thì làm!

Mày chờ đó cho tao! !

Chuyện ngày hôm nay tao sẽ không bỏ qua đâu! !

Chúng ta đi!Hồ Nghị nhìn qua Thịnh Khả Hỉ sau lưng nhả một miếng nước bọt, sau đó quya đầu nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Phi!

Tiểu vương bát đản!

Nếu không có cha của nó!

Bằng bổn sự của nó làm sao đi lên làm đường chủ được!

Đại ca, chúng ta đi uống một chén nào!Nhạc Trọng khẽ cười nói:- Tôi gần đây không uống rượu!- Vậy uống nước trái cây là được rồi!

Đi!

Tôi mời khách!Hồ Nghị cởi mở cười cười lôi kéo Nhạc Trọng đi vào trong một câu lạc bộ đêm thiết kế xa hoa.Lúc này tuy là ban ngày, nhưng mà trong câu lạc bộ đêm đèn đuốc sáng trưng, âm nhạc kim loại không ngừng vang lên, ở trên bình đài có nhiều nữ nhân đang múa kích dục, có rất nhiều nam nữ đang bạo lộ thân thể của mình dưới đàiMột nữ tử má mỳ tuổi chừng ba mươi, bộ dạng vẫn còn thùy mị, trang điểm đậm đi tới chỗ của Hồ Nghị cười nói:- Hồ lão đại!

Ngài đã quang lâm tiểu điếm của chúng tôi, đúng là vinh hạnh cho tiểu điếm.

Còn vị này là?Hồ Nghị lườm qua má mỳ này và lạnh lùng nói:- Đây là đại ca của tôi! !

Đi tìm mấy cô em xinh đẹp, sạch sẽ tới đây, đừng có dùng đàn bà lẳng lơ ra lừa gạt lão tử nếu không cẩn thận tôi một đao bổ chết cô đấy!- Vâng! !

Dạ!Má mỳ sợ hãi rời khỏi ghế lô, lập tức đi ra bên ngoài.Má mỳ vừa rời khỏi ghế lô, ở nơi này chỉ còn lại Nhạc Trọng cùng Hồ Nghị hai người.Nhạc Trọng nhìn Hồ Nghị chậm rãi nói:- Tiểu báo tử, anh thay đổi thật nhiều!Lúc trước Hồ Nghị đi theo sau lưng của Nhạc Trọng có chút nhút nhát ngượng ngùng, lúc này đã trở thành lão đại giang hồ.

Lời nói và biểu lộ tràn ngập khí tức giang hồ, lão tử, lão tử cái gì đó quen miệng, nói lời uy hiếp người cũng cũng vô cùng dễ dàng.Hồ Nghị nhìn qua Nhạc Trọng khẽ cười nói:- Đại ca!

Người còn sống trong tận thế này có ai không biến đổi.

Đại ca anh không phải cải biến nhiều sao?Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, thở dài một hơi:- Đúng vậy a!

Tôi cũng biến hóa quá nhiều!Không tới một năm mà Nhạc Trọng từ một tên sinh viên thuần phác biến thành một thủ lĩnh sát phạt quả quyết, tâm như sắt đá, xem mạng người như cỏ rác.Trong mắt Hồ Nghị hiện ra vẻ hoài niệm, nói:- Tôi đã suy nghĩ nhiều lần, đều thập phần hoài niệm thời gian mấy người chúng ta trà trộn cùng với nhau.

Tuy hiện giờ xem ra hành vi lúc đó thật sự là quá ngây thơ, có chút hết sức lông bông, có chút phản nghịch!

Nhưng mà thời gian đó là lúc tôi vui sướng nhất.Lúc trước đám người Nhạc Trọng, Trì Dương, Hồ Nghị tạo thành đoàn thể chuyên đi đánh hội đồng, cùng trốn học, cùng đi tới ký túc xá nữ sinh thổ lộ tình cảm, cùng đi lấy lòng cô gái ưa thích, vì gái mà đánh nhau.

Trong mắt lão sư và trưởng bôi, trừ Trì Dương có thành tích học tập xuất sắc trong cùng niên cấp ra, mấy người còn lại là học sinh kém trong kém.Nhưng mà sau khi cấp ba bởi vì việc của người nào đó Nhạc Trọng bị đả kích, lúc này mới chuyên tâm học tập, miễn cưỡng thi đậu một trường đại học.

Chương 508: Huynh đệ gặp lại. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comSau kỳ thi đại học, bởi vì mọi người có việc của mình, các bạn bè ngày xưa chạy theo tiền đồ của mình, cũng chỉ có ngày nghỉ mới miễn cưỡng tụ tập lại với nhau.Trong mắt Nhạc Trọng nhìn qua đối diện và hoài niệm, ch.ỉ,n h s ử a b.ở-i k kt ru y e-n,.c,om nhìn qua Hồ Nghị hỏi:- Hoàng Tử Minh, Trần Lỵ, Tạ Mạn Chi, Lâm Tử Tiên bây giờ thế nào, anh biết không?Trong mắt Hồ Nghị hiện ra vẻ bi thống, nói:Trong tận thế này, trừ quan lớn hiển quý, quân đội cao tầng ra, thân nhân của người bình thường sống rất khó khăn.

Dù sao quân đội, cảnh sát vũ trang, cảnh sát cũng ưu tiên bảo vệ gia quyến của bọn họ cả mà.Kỳ thật chuyện này cũng không có hiếm lạ, cho dù là thế lực của Nhạc Trọng, nếu như tai nạn khủng bố phủ xuống, lính của hắn cũng sẽ bảo vệ Nhạc Trọng cùng gia quyến cao tầng của hắn.

Cổ kim nội ngoại, không chỗ nào không như thế.

Bởi vậy mới có nhiều người hứng thú truy cầu quyền thế, bởi vì có quyền thế ủng hộ thì người phú quý trong tận thế cũng xem như có đặc quyền.Nhạc Trọng do dự một hồi vẫn lên tiếng nói:- Cha mẹ của Trì Dương hiện tại thế nào?Trì Dương chẳng những là bạn bè của Nhạc Trọng, còn là đệ nhất trọng thần dưới trướng của Nhạc Trọng, hắn tự nhiên hy vọng Trì Dương có kết quả tốt.Hồ Nghị do dự một hồi chậm rãi nói:- Cả thành phố Quý Trữ tôi đã tìm khắp nơi!

Không có tin tức cha mẹ của hắn, chỉ sợ bọn họ đã chết rồi!Trong các khu vực gần đây thì thành phố Quý Trữ chính là tịnh thổ duy nhất, nếu như ở thành phố Quý Trữ không có có tin tức, thôn trấn chung quanh đạt được tin tức càng nhỏ, cơ hồ gần như bằng không.Nhạc Trọng thoáng trầm mặc một chút, hắn có thể gặp lại cha mẹ trong tận thế này đã là phúc khí thật lớn.

Hắn cũng không cách nào cưỡng cầu cha mẹ của Trì Dương còn sống được.Đúng luc này má mỳ mang theo một làn gió thôi đi tới, nhìn qua Hồ Nghị tươi cười nịnh nọt.- Hồ lão đại, đây là hàng mới tuyển vào.

Tuyệt đối là hàng mới đấy, anh xem xem, có ai hợp ý không?Sau lưng của má mỳ này chính là sáu cô gái oanh oanh yến yến hơi có sắc đẹp, phần lớn đều trên trung đẳng, cũng không có quá mức xuất sắc.Hồ Nghị cười nói:- Đại ca anh chọn trước đi!Nhạc Trọng nhìn qua sáu người và trực tiếp cực tuyệt.- Tôi không cần!Hồ Nghị nhìn qua sáu nữ nhân và nhếch miệng cười cười, thập phần có khí khái của lão đại nói ra:- Cũng phải!

Đều là dạng không đứng đắn!

Cùng không thẻ so với Trùng Khánh tiểu thư a.

Đều đi xuống đi! !

Đừng làm hư hào hứng của chúng tôi!- Vâng!

Hồ lão đại!Má mỳ kia ứng một tiếng, mang theo sáu nữ nhân rời đi.- Nơi này không có cô gái gì tốt!

Có vài nữ nhân xinh đẹp nhưng mà đều là hàng nát bị người ta chơi chán rồi!

Tôi biết rõ anh không thích, cũng không gọi đám người đó.Hồ Nghị nhìn qua Nhạc Trọng giải thích một câu, sau đó nhìn lên bình đài và cười nói với Nhạc Trọng:- Đại ca!

Anh có muốn lên trên bình đài này chơi đùa một chút hay không.

Nơi đó có cô bé rất được đấy, đủ cay đủ kính! !

Anh nhìn trúng cô bé nào thì nói với tôi một tiếng, nơi này là địa bàn của tôi, chỉ cần tôi nói một câu thì các nàng tuyệt đối thành thành thật thật cho anh chơi.Nhạc Trọng nhìn qua bình đài và nhướng mày, nhìn qua Hồ Nghị ngữ khí thoáng nặng hơn.- Tiểu báo tử, anh hiện giờ chỉ biết chơi nữ nhân thôi hay sao?

Bộ dáng của anh như vậy thì có khác gì bộ dáng của lưu manh, vô lại đâu?Hồ Nghị nhìn Nhạc Trọng và cười khổ một tiếng.- Đại ca!

Nói không trúng rồi!

Tôi hiện giờ không phải là lưu manh, vô lại sao?Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, có chút thở dài một hơi.Hồ Nghị hiện tại gia nhập Thanh Trúc Bang, còn là đường chủ của Thanh Trúc Bang thì đã là cao tầng chính thức của Thanh Trúc Bang rồi, theo ý nào đó nói nói đã là lưu manh vô lại chân chính.Nhạc Trọng nhìn qua Hồ Nghị nói:- Thực lực của Thanh Trúc Bang anh nói cho tôi nghe một chút!Hồ Nghị thoáng cảnh giác lên, hắn nhìn qua Nhạc Trọng, chậm rãi nói ra:- Đại ca, anh muốn làm gì?Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hồ Nghị nói:- Nếu tôi muốn diệt Thanh Trúc Bang!

Anh giúp tôi hay đối nghịch với tôi?Nhạc Trọng có Hồ Nghị, Trì Dương là bạn bè, nhưng mà nhân tâm sẽ biến đổi.

Hắn không biết bạn bè của hắn bây giờ có tình nghĩa như thế nào.Hồ Nghị nhìn qua Nhạc Trọng vẻ mặt trịnh trọng nói ra:- Đại ca!

Bang chủ Thanh Trúc Bang Cao Minh Hào có ân với tôi! !

Tôi không thể phản bội anh ta được!

Nếu như anh thật muốn diệt Thanh Trúc Bang!

Tôi chỉ có thể lựa chọn không giúp ai cả!

Quá trình cụ thể khi diệt Thanh Trúc Bang anh không cần nói cho tôi nghe!

Cho anh diệt Thanh Trúc Bang cũng xin anh tha cho Cao Minh Hào một mạng!Hồ Nghị cùng Nhạc Trọng đã giao thủ, hắn có thể cảm giác được Nhạc Trọng thực lực cường hoành.

Hắn và Nhạc Trọng tương giao nhiều năm, biết rõ Nhạc Trọng có tính tình bình thản nhưng trong lòng có tâm huyết cuồng bạo.

Lúc trước bởi vì có đồng học nói xấu chọc Trần Lỵ khóc, Nhạc Trọng vào đêm hôm đi tới ký túc xá của tên đồng học đó dùng cục gạch đập vỡ đầu của tên đồng học kia, làm cho tên đồng học này đầu khâu ba mũi.

Nếu không phải cha của Trần Lỵ có quan hệ với bên bộ giáo dục, chỉ sợ Nhạc Trọng vì xúc động lần đó mà bị đuổi học rồi.Nhạc Trọng nhìn qua Hồ Nghị, vui mừng cười nói:- Tốt!

Tôi đáp ứng anh!

Nếu như tôi diệt Thanh Trúc Bang sẽ lưu cho Cao Minh Hào một cái mạng!Nhạc Trọng biết rõ Hồ Nghị cũng thập phần trọng nghĩa khí, lúc trước kéo bè kéo lũ đánh nhau thì Hồ Nghị tuy sợ hãi thân thể phát run, nhưng mà không có bỏ qua Nhạc Trọng để chạy trốn lần nào cả.Có ân báo ân, có cừu báo cừu!

Đây mới là nam nhi mà Nhạc Trọng coi trọng.

Hắn tự nhiên sẽ không làm khó xử Hồ Nghị.Hồ Nghị buông lỏng một hơi lại đề nghị:- Đại ca! !

Anh và Thanh Trúc Bang kết thù cũng không phải là không thể hóa giải!

Không bằng tôi giúp anh hóa giải thù hận này nhé?Một bên là bạn một bên là đại ca, mà người sau thu lưu mình trong tận thế, cho chính mình quyền lực và tín nhiệm, Hồ Nghị thật sự không muốn hai bên xung đột.

Nhạc Trọng nhìn qua Hồ Nghị đề nghị nói:- Ân!

Có thể!

Xem mặt mũi của anh tôi nhường một bước.

Đúng rồi, tiểu báo tử, anh có đi theo tôi là một trận lớn không?

Tôi ở Hồ Nam bên kia có một căn cứ, có mười vạn con dân, một sư bộ hạ.

Anh bây giờ tới lập một số công lao, tôi sẽ cho anh vị trí tốt.

Tuy Hồ Nghị nhiễm rất nhiều khí tức giang hồ của Thanh Trúc Bang, nhưng mà hắn lại là người mà Nhạc Trọng có thể tín nhiệm, nếu như hắn có thể trợ giúp Nhạc Trọng, chỉ cần lập nhiều công huân Nhạc Trọng cũng sẽ trọng dụng hắn.

Chương 509: Cao Minh Hào.Chỉnh sửa : kktruyen.comHồ Nghị cũng hết sức cao hứng cười nói:- Mười vạn con dân! !

Thật là lợi hại! !

Đại ca không hổ là đại ca!

Nhưng mà đại ca, tôi bây giờ là bộ hạ của Cao Minh Hào.

Tạm thời không thể qua bên anh làm việc được.

Chờ tôi tìm cơ hội lập đủ công huân cho Cao Minh Hào thì tôi mới có thể đi qua bên anh được.Nhạc Trọng cũng không bắt buộc, trực tiếp đem một lọ xà đản quả và một lọ Âu Minh tiến hóa dịch số 1 ném cho Hồ Nghị:- Tùy anh!

Bên trái là thứ có thể giúp anh tiến hóa!

Nhưng mà sau khi uống anh sẽ phát sốt trong một ngày.

Anh tìm nơi yên lặng uống là được, nhớ rõ nơi đó phải là nơi cẩn mật, hoặc là cố tình uống khi có thủ hạ tâm phúc bảo vệ.

Bên phải chính là thứ giúp người cường hoa trên cấp 30 uống vào tăng một kỹ năng lên cấp hai, sau khi uống xong thì trong một ngày sẽ không khỏe.

Chính anh xem mà xử lý đi.Hồ Nghị tiếp nhận hai bình dược tề thì cười ha hả, thoáng cái nuốt xà đản quả vào trong bụng:- Cám ơn đại ca! !

Hắc hắc!

Tôi biết anh sẽ không bạc đãi tôi mà!

Ha ha! !

Có hai kiện bảo bối này tôi sẽ thiên hạ vô địch! !

Ha ha!

Vậy xin nhờ đại ca hộ pháp cho tôi vậy.Xà đản quả vừa vào trong bụng, một cổ nhiệt lưu chợt từ trong thân thể của Hồ Nghị xông loạn, làm cho hắn lâm vào trong hôn mê và bắt đầu phát sốt.Nhạc Trọng nhìn qua Hồ Nghị lâm vào hôn me evaf cười khổ một tiếng, trực tiếp cõng hắn đi ra ngoài hộp đêm.Nhạc Trọng đem Hồ Nghị vác về nhà, Trữ Lệ nhìn thấy Hồ Nghị trên lưng của hắn thì nhướng mày nói:- Nhạc Trọng, đây không phải là Hồ Nghị sao?

Nhạc Trọng, Hồ Nghị hiện tại là người của Thanh Trúc Bang.

Thanh Trúc Bang cũng không phải là thứ gì tốt, con không nên học cái xấu của bạn đấy!Nhạc Minh cũng về tới nhà, hắn nhìn Nhạc Trọng cõng Hồ Nghị trên lưng thì nhìn qua Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Trước tiên cho anh ta vào phòng rồi nói!Nhạc Trọng nghe vậy vác Hồ Nghị vào trong phòng, sau đó trở về phòng khách ngồi xuống.Nhạc Minh nghiêm mặt nói:- Mẹ của con nói có đạo lý, nhưng mà cũng không phải đầy đủ!

Con và Hồ Nghị có thể lai vãng riêng với nhau.

Dù sao hai đứa cũng là bạn tốt.

Nhưng mà Nhạc Trọng, con tuyệt đối không được gia truyện được copy tại kktruyen.com nhập vào Thanh Trúc Bang đấy.

Gia nhập bang phái thì cả đời của con sẽ bị hủy ngay.Nhạc Minh tư tưởng vẫn tương đối truyền thống, đối với hắc bang căm thù tận xương tủy, tuyệt đối không muốn con của mình gia nhập bang phái.Nhạc Trọng gật đầu nói:- Ân!

Con biết rõ!Nhạc Trọng cũng không có ý định gia nhập Thanh Trúc Bang, trái lại nếu như cảm thấy Thanh Trúc Bang không được thì hắn không ngại tiêu diệt bang phái này.Ngày hôm sau, Nhạc Trọng vừa rời khỏi nhà.Một nam tử trẻ tuổi tuẫn lãng, khí vũ hiên ngang, mặc áo sơ mi trắng, cắt tóc ngắn, trong mắt chớp động tinh quang đi tới trước mặt của Nhạc Trọng và mỉm cười nói:- Xin chào, Nhạc Trọng!

Tôi là Cao Minh Hào!Nhạc Trọng nhìn qua nam tử trẻ tuổi có khí khái lãnh đạo này, ánh mắt ngưng tụ nói:- Anh khỏe!

Tôi là Nhạc Trọng!Cao Minh Hào chỉ một ngón tay qua bên cạnh:- Có thể qua bên kia nói chuyện được không?Nhạc Trọng gật gật đầu đi cùng Cao Minh Hào tới trước một chỗ bán hàng rong ngồi xuống.Cao Minh Hào nhìn Nhạc Trọng và trên mặt mỉm cười như tắm gió xuân, nói:- Chuyện ngày hôm qua tôi tới đây cần lời thỏa đáng!Tinh quang trong mát Nhạc Trọng lóe lên, thản nhiên nói:- Hôm nay anh tới giết tôi sao?Đây là trong tận thế, nhân mạng tiện như con sâu cái kiến, vì một cái màn thầu có thể chém giết người ta.

Càng đừng đề cập tới đại thù chém hơn mười cánh tay của thủ hạ.Cao Minh Hào cười nói:- Anh và Hồ Nghị là hảo hữu!

Hồ Nghị là bộ hạ tin cậy của tôi.

Tôi hôm nay không muốn làm khó anh ta, nhưng mà tôi cũng cần cho thủ hạ một câu trả lời, Nhạc Trọng không bằng anh gia nhập vào Thanh Trúc Bang của tôi đi, chỉ cần anh lập mấy đại công cho Thanh Trúc Bang thì Thanh Hạt bên kia tôi sẽ giúp áp xuống giúp anh.Nhạc Trọng nhìn Cao Minh Hào và trực tiếp cự tuyệt:- Không có khả năng!

Tôi sẽ không gia nhập Thanh Trúc Bang!Cao Minh Hào nhíu mày một cái, sau đó nhoẻn miệng cười nói:- Ân!

Như vậy có chút khó làm!

Đúng rồi, Thanh Trúc Bang chúng tôi phát hiện một con biến dị thú cấp ba!

Đang định tiêu diệt nó, Nhạc Trọng chỉ cần anh giúp tôi một tay, chuyện khi trước chúng ta xóa bỏ.

Hơn nữa tôi sẽ không bảo anh ra tay không công, sẽ trả thù lao tương ứng, như thế nào?- Biến dị thú cấp ba! !

Thanh Trúc Bang dám đánh chủ ý lên biến dị thú cấp ba sao?

Lá gan của các người quá lớn rồi.Nghe được tin tức như thế trong lòng Nhạc Trọng nhấc lên từng cơn sóng to gió lớn, nhìn qua Cao Minh Hào, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng lên.Biến dị thú cấp hai đã vô cùng đáng sợ rồi, rất nhiều lân giáp của biến dị thú cấp hai co thể ngăn cản đạn pháo 25 li.Biến dị thú cấp ba còn đáng sợ hơn biến dị thú cấp hai nhiều lần.

Mạnh như Nhạc Trọng, cũng không có tất thắng nắm chắc nói mình có thể một mình một người tiêu diệt một con biến dị thú cấp ba.Nhạc Trọng suy nghĩ lại đồng ý nói:- Tốt!

Tôi đồng ý!

Nhưng mà tôi cần, thịt thú vật, tuỷ não, huyết dịch của nó.Cao Minh Hào lắc đầu cự tuyệt nói:- Huyết tinh biến dị thú cấp ba thì Thanh Trúc Bang đã dự định.

Trừ huyết tinh ra, da thú, thú cốt, thú huyết, thịt thú đều là của chúng tôi.

Chẳng qua nếu như anh xuất lực càng nhiều, như vậy da thú, thú cốt, thú huyết, thịt thú cũng có thể phân cho anh một ít!- Tốt!Nhạc Trọng tâm niệm thay đổi thật nhanh và đồng ý với đề nghị này.

Biến dị thú cấp hai hắn nhìn thấy không ít, biến dị thú cấp ba chỉ nhìn thấy một con, vào lúc truyền tông tới Thái Lan.

Hắn cũng phải cùng những người kia săn giết một con biến dị thú cấp ba.- Như vậy một lời đã định!

Bốn ngày sau tôi sẽ cho người thông tri với anh.Cao Minh Hào nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, đứng dậy rời đi.Nhạc Trọng lâm vào trong trầm tư:- Xem ra phải định giá lại Thanh Trúc Bang một lần nữa rồi.Qua một hồi lâu, Nhạc Trọng mới đi thẳng tới chỗ của Mạc Hương Lăng.Lúc này ở trên giường bệnh có thiếu phụ tóc đen tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám, da thịt trong suốt như tuyết, khuôn mặt như vẽ.Ở trước người thiếu phụ là Mạc Hương Lăng lẳng lặng ngồi trước người của nàng, nàng cầm cổ tay của thiếu phụ xinh đẹp và không muốn buông tay ra.- Nhạc Trọng tiên sinh, anh đã tới!

Anh khỏe, tôi là Tân Giai Nhu, là mẹ của Hương Lăng!Thiếu phụ kia nhìn thấy Nhạc Trọng thì giãy dụa một chút, từ trên giường ngồi xuống nhìn thẳng Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Những chuyện của anh thì tôi nghe Hương Lăng nói cả rồi.

Xin anh buông tha cho Hương Lăng a! !

Nàng còn nhỏ như vậy mà!Hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, ngữ khí thoáng cái trở nên băng hàn.- Các người đổi ý?Trong một chớp mắt, từ trong người bạch cốt xuất hiện hai cái gai xương, lập tức dặt lên cổ của Tân Giai Nhu cùng Mạc Hương Lăng, chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh nó sẽ chém đầu của hai nữ nhân này ngay.

Chương 510: Kỹ năng cấp năm: thần tốc! (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Tân Giai Nhu nói:- Tân Giai Nhu tiểu thư!

Ngày hôm qua tôi đã cho con gái của cô tiến hành lựa chọn rồi.

Lúc trước nàng đã chọn lựa cho cô sử dụng thuốc của tôi.

Hiện tại cô đã dùng tiến hóa dược tề của tôi, bây giờ muốn đổi ý.

Như vậy hết sức xin lỗi, tuy rất lãng phí nhưng cũng mời các người đi chết đi!

Không công lãng phí của tôi một lọ tiến hóa dược tề!Bảo vật giúp người ta tiến hóa là bảo vật cực kỳ trân quý, nếu như Nhạc Trọng đem lọ tiến hóa dược tề này ra ngoài đem bán đi, tuyệt đối sẽ khiến cho vô số cao thủ tranh đoạt.

Như vậy một lọ xà đản quả bị tiêu hao đi, Nhạc Trọng không nhận được hồi báo nào cả, chuyện này làm cho nội tâm của hắn cực kỳ tức giận.Mạc Hương Lăng thoáng cáo gấp lên khóc lóc thật chói tai, đối với gai xuyên có khả năng xuyên thủng cổ của nàng không quan tâm tới, chỉ nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng cầu khẩn nói:- Không nên! !

Đừng tổn thương mẹ em! !

Nhạc Trọng ca ca!

Đừng tổn thương mẹ em! !

Em không có đổi ý! !

Em không có đổi ý ah! !

Em sẽ làm đồ chơi của anh, cầu anh đừng làm tổn thương mẹ em!Tân Giai Nhu nhìn qua Nhạc Trọng với ánh mắt thanh tịnh, nàng cũng không có bởi vì sinh mệnh đã bị uy hiếp mà bối rối, nàng thập phần thứ tự nói ra:- Nhạc Trọng tiên sinh.

Tôi cũng không có ý đổi ý.

Ý của tôi là tôi nguyện ý thay Hương Lăng làm đồ chơi của anh, cho dù anh ra lệnh gì tôi cũng tỉ mỉ chấp hành.

Nhưng mà tuổi của Hương Lăng thật sự quá nhỏ, nếu muốn thân thể của nó ngài nên chờ vài năm, để tôi phục thị cho ngài.Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu, thấy ánh mắt thanh tịnh của nàng, vẻ mặt kiên định nhìn qua hắn, hắn phất phất tay, bạch cốt thu hồi hai gai xương lại.Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu trực tiếp hỏi:- Lúc đầu tôi nguyện ý giúp nàng ta, cũng là vì nhìn thấy nàng thông minh hơn người, lại có hiếu tâm, tương lai sẽ là người tài giỏi.

Nữ nhân tôi không thiếu, cô lo lắng dư thừa rồi.

Cô bây giờ đã là người tiến hóa, đem thuộc tính và năng lực thức tỉnh của cô báo cho tôi nghe đi.Trong lòng Tân Giai Nhu có chút buông lỏng một hơi, nàng vừa rồi tuy biểu hiện vô cùng trấn định, trên thực tế trong nội tâm cũng thập phần sợ hãi.

Nàng trở thành người tiến hóa thì cảm giác trở nên nhạy cảm, nàng có thể rõ ràng cảm giác được sát khí cường đại trên người của Nhạc Trọng.

Nam tử trước mặt tuyệt đối là nhân vật tâm ngoan thủ lạt.- Tôi bây giờ là người tiền hóa hệ nhanh nhẹn!

Lực lượng: 8, nhanh nhẹn: 25, sức sống: 9, thể lực: 8, tinh thần: 11, cường độ: 10.

Thức tỉnh kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai: thần tốc!- Kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai: thần tốc!

Đây là kỹ năng cường hóa của kỹ năng di động cao tốc.

Sau khi phát động kỹ năng này cần tiêu hao 20 điểm thể lực, nhanh nhẹn bạo tăng 120 điểm.

Phát động kỹ năng này thể lực giảm xuống một giây là 5 điểm.

Cường hóa kỹ năng cần tiêu hao 3 điểm kỹ năng.Nhạc Trọng nghe được các tin tức, sắc mặt cũng không khỏi hơi đổi, trong mắt hiện ra vẻ vui mừng như điên.- Cái gì!

Kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai!Người bình thường cho dù phục dụng xà đản quả đều trở thành người tiến hóa, hơn nữa thức tỉnh ra một loại kỹ năng.

Mà các kỹ năng bình thường là cấp hai và cấp ba.

Thoáng cái thức tỉnh kỹ năng cấp năm tiến hóa cấp hai Nhạc Trọng chỉ nhìn thấy một mình Tân Giai Nhu.- Vì cái gì?

Chẳng lẽ là cơn bệnh của Tân Giai Nhu sao?Trong nội tâm Nhạc Trọng cuồng hỉ, đồng thời hiện ra nghi vấn trong lòng.

Loại biến hóa kỳ dị này hoặc là cũng chỉ có Tân Giai Nhu thiên phú dị bẩm, hoặc là cơn bệnh của Tân Giai Nhu, xà đản quả trong tay của Nhạc Trọng sinh ra biến hóa kỳ diệu.Cho dù chuyện như thế nào, Tân Giai Nhu hiện tại cũng trở thành người tiến hóa tiềm lực cực lớn của Nhạc trọng.

Một khi nàng có thể lực sung túc phát động kỹ năng này.

Tốc độ của nàng dễ dàng vượt qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Tân Giai Nhu chậm rãi hỏi:- Rất tốt!

Tân Giai Nhu, từ giờ trở đi cô là bộ hạ của tôi!

Từ sau này cô phải đi giết địch cho tôi!

Cô có bằng lòng không?Tân Giai Nhu từ trên giường bệnh đi xuống, quỳ rạp xuống đất và nhìn qua Nhạc Trọng cúi đầu nói:- Chủ nhân, từ hôm nay trở đi Tân Giai Nhu sẽ là nô tài của ngài!

Cho dù ngài ra lệnh gì cũng được!Tân Giai Nhu hy vọng dùng trung thành cùng cố gắng của mình bảo hộ con gái yêu quý của nàng không bị tổn thương nào cả.Mạc Hương Lăng quýnh lên, thoáng cái đi tới sau lưng Tân Giai Nhu và nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Mẹ !

Không nên như vậy! !

Nhạc Trọng ca ca, căn cứ giao dịch của chúng ta.

Mẹ em chỉ là thuộc hạ của anh! !

Em mới là đồ chơi của anh.

Mẹ em cũng không phải nô tài của anh!Tân Giai Nhu nhíu mày, gương mặt trầm xuống:- Hương down lo.a d PRC m.ới n hấ-t, t ại- kk tru.ye.n . c,o m Lăng nghe lời!

Bằng không thì mẹ sẽ giận đấy!Mạc Hương Lăng bị Tân Giai Nhu quát lớn như vậy, thoáng cái trở nên trung thực lại.

Nàng gần đây vừa kính vừa thương vừa sợ mẹ của mình.

Mặc dù nàng dám ở trước mặt người cường hóa cao cấp như Nhạc Trọng hung hãn tuyệt luân mà không có chút khiếp đảm nào, thế nhưng mà Tân Giai Nhu vừa giận thì nàng sợ hãi không thôi.Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu và mở miệng an ủi.- Tân Giai Nhu, cô không cần như thế!

Năng lực và tiềm lực của cô thật mạnh!

Tôi hy vọng cô sau này làm đại tướng dưới trướng của tôi! !

Chỉ cần cô trung thành ra sức cho tôi, tôi sẽ không thương hại cô và Hương Lăng!Tân Giai Nhu tiến hóa tiềm lực rất mạnh, một khi nàng lớn lên, tốc độ của nàng sẽ là đệ nhất nhân dưới trướng của Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng cũng hy vọng cường giả như vậy là đại tướng dưới trướng của mình, mà không phải có lòng oán hận với hắn.Tân Giai Nhu vẫn kiên định như cũ.- Vâng!

Chủ nhân!Nhạc Trọng thấy bộ dáng của Tân Giai Nhu như vậy cũng không có cưỡng cầu, mà trực tiếp lấy trong trữ vật giới chỉ tìm kiếm trang bị hệ thống thần ma tăng nhanh nhẹn đưa cho Tân Giai Nhu:- Đây là trang bị hệ thống thần ma!

Cô bây giờ mặc lên đi, không nên bỏ chúng ra.Trang bị đôi với một chiến sĩ mà nói cực kỳ trọng yếu, một bộ trang bị tốt có thể tăng sức chiến đấu của cường giả thật nhiều.

Nhạc Trọng nếu như cởi bỏ trang bị trên người của hắn, chỉ sợ sức chiến đấu của hắn sẽ giảm đi phân nửa.- Cảm ơn chủ nhân ban thưởng!Tân Giai Nhu tiếp nhận trang bị của Nhạc Trọng và mang từng cái lên người, mỗi khi mặc một trang bị, nàng đều có thể cảm giác được thân thể của mình trở nên mạnh mẽ hơn một phần.Mạc Hương Lăng nhìn qua Tân Giai Nhu mặc trang bị hệ thống thần ma xong, thập phần trông mà thèm chạy đến trước người Nhạc Trọng và dùng cặp mắt to tròn của mình nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, ôm một cánh tay của Nhạc Trọng và làm nũng nói:- Bất công! !

Nhạc Trọng ca ca anh quá bất công! !

Sao anh đem thứ tốt cho mẹ hết thế?

Em cũng muốn co trang bị hệ thống thần ma!

Chương 511: Kỹ năng cấp năm: thần tốc! (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMỗi một kiện trang bị hệ thống thần ma xuất hiện ở chợ có thể đổi lấy hàng tấn lương thực.

Mạc Hương Lăng là tiểu ma nữ vẫn muốn có một món trang bị hệ thống thần ma.Nhạc Trọng bóp cái mũi nhỏ của Mạc Hương Lăng một cái, nói:- Em không chiến đấu ở tuyến đầu, muốn những trang bị này làm gì?Mạc Hương Lăng thoáng cái giãy ra khỏi bàn tay lớn của Nhạc Trọng, nhăn mặt nói:- Đừng nặn cái mũi!

Sẽ biến dạng đấy!Mạc Hương Lăng thập phần thông minh, nàng cảm giác lửa giận của Nhạc Trọng thu liễm thì thập phần thân thiết, bởi vậy mới dám không kiên nể làm nũng với Nhạc Trọng, hay nói giỡn.Tân Giai Nhu thì vô cùng yêu thương nhìn qua con gái của mình.

Con gái nàng chính là kiêu ngạo của nàng, cũng là hy vọng sinh tồn của nàng đấy.

Cho dù vì Mạc Hương Lăng làm chuyện gì, nàng đều nguyện ý.Nhạc Trọng nhìn qua gian phòng và trầm giọng nói:- Nơi này không thích hợp cho người ở, chúng ta rời đi!Căn phòng này tuy bởi vì có chủ nhân dụng tâm quản lý, tuy đơn sơ lại sạch sẽ.

Thế nhưng mà Nhạc Trọng muốn tụ tập bộ hạ cùng một chỗ tránh bị công phá.

Tân Giai Nhu hai nữ nhất định phải rời khỏi nơi này.Tân Giai Nhu cùng Mạc Hương Lăng đều là nữ nhân thông minh, các nàng rất nhanh thu thập xong hành lý đơn giản, có chút lưu luyến nhìn qua gian phòng này và cùng đi theo Nhạc Trọng rời đi.Nhạc Trọng mang theo Tân Giai Nhu, Mạc Hương Lăng hai nữ đi dọc theo ám ký và đi tới một gian phòng.- Lão đại!Trong một gian phòng, Nhạc Trọng nhìn thấy ba mươi tên cao thủ mình mang theo đang chào thi lễ.Nhạc Trọng đã từng cùng ước định với bọn họ, tiến vào thành phố Quý Trữ thì phải dùng xưng hô mới.- Đều là cao thủ!Tân Giai Nhu nhìn qua ba mươi chiến sĩ trong phòng, nàng có thể từ trong đó cảm giác được ba mươi tên chiến sĩ này tỏa ra chiến ý và sát khí lẫm lẫm.

Sau khi thức tỉnh trở thành người tiến hóa, Tân Giai Nhu cảm giác trở nên nhạy cảm phi phàm.Mạc Hương Lăng nhìn qua ba mươi tên chiến sĩ trong phòng và ngọt ngào nói ra:- Các vị đại ca ca mọi người khỏe! !

Em là Mạc Hương Lăng!Bạch Tiểu Thắng nhìn thấy Mạc Hương Lăng thắt tóc đuôi ngựa, dáng người tinh xảo và gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn, nhìn qua Nhạc trọng nói:- Lão đại!

Anh từ chỗ nào tìm ra cực phẩm tiểu loli vậy!

Chẳng lẽ anh thật sự là...Nhạc Trọng lạnh lùng trừng Bạch Tiểu Thắng một cái, trong nội tâm Bạch Tiểu Thắng có chút phát lạnh, ngạnh sanh sanh đem mấy chữ yêu thích tiểu loli nuốt vào trong bụng.Bạch Tiểu Thắng không phải đồ đần, hắn cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà làm cho Nhạc Trọng tức giận.Trữ Vũ Hân đứng ở bên cạnh nhìn qua Mạc Hương Lăng cùng Tân Giai Nhu và trong mắt hiện ra thần sắc phức tạp.Các chiến sĩ còn lại hiếu kỳ nhìn qua Mạc Hương Lăng cùng Tân Giai Nhu, chợt thu hồi ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đem mọi người tụ tập lại và nói:- Chúng ta đã tiến vào thành phố Quý Trữ, bước tiếp theo đi như thế nào tôi muốn nghe ý kiến của mọi người.Ưng Khai Sơn nhìn qua Nhạc Trọng nói thẳng:- Lão đại!

Không dễ làm ah!

Thành phố Quý Trữ bên này có đông nhân khẩu, còn có Đỗ Thiện Hùng thống soái quân đội chinh chiến bốn phía!

So sánh lực lượng thì chúng ta kém xa lắm.Thành phố Quý Trữ vô cùng cường đại, cho dù là tiềm lực chiến tranh hay là sức chiến đấu của Bối Minh Dương ở huyện Thiên Tân mạnh hơn gấp mười mấy lần.

Thông Thiên thần giáo là tà giáo ở trước mặt quân dã chiến của Đỗ Thiện Hùng thì chỉ sợ sẽ bị một kích đánh tan.

Ba mươi mấy người ở đây cho dù là cao thủ cũng không có khả năng nuốt thành phố Quý Trữ.Thượng Luân trầm mặc một hồi cũng chậm rãi nói:- Chúng ta bên này tuy cao thủ nhiều như mây, nhưng mà so với thành phố Quý Trữ có được chín mươi vạn nhân khẩu, ngọa hổ tàng long, cao thủ cũng tuyệt đối không ít hơn chúng ta đâu.

Nếu như chúng ta có bất cứ dị động nào, chỉ sợ lập tức sẽ bị nghiền thành bột mịn ngay.Nghe Thượng Luân nói thì mọi người trầm mặc lại.

Thành phố Quý Trữ xác thực là con cự thú khổng lồ, bọn họ cho dù là cao thủ nhưng đối mặt với con cự thú này cũng không quá đáng là một con kiến nhỏ.Lúc trước Nhạc Trọng sở dĩ có thể mang theo hơn ba mươi tên cao thủ chiếm đoạt Thông d.o,wnl.o a,d PR,C .mới nh ất, ,tại- k kt r uye n..c o-m Thiên thần giáo, đó là thừa dịp Thông Thiên thần giáo cùng thế lực khác tiến hành chiến đấu sinh tử nên hắn mới may mắn thành công.

Nếu không lúc trước Nhạc Trọng muốn chiếm đoạt Thông Thiên thần giáo thì đúng là muôn vàn khó khăn.

Thành phố Quý Trữ bên này thế lực so với Thông Thiên thần giáo mạnh hơn không chỉ mười lần, Nhạc Trọng muốn chiếm đoạt thành phố Quý Trữ ít khả năng.Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Các ngươi cũng không cần suy nghĩ quá nhiều!

Chúng ta cũng không phải muốn chiếm đoạt thành phố Quý Trữ.

Chúng ta có thể buôn bán với bọn họ mà, cũng có thể hợp tác với bọn họ chống tang thi, biến dị thú.

Hơn nữa chúng ta cũng không muốn chính diện đối kháng thế lực của thành phố Quý Trữ, chỉ cần chúng ta có thể từ trong thành phố Quý Trữ kiếm đến chỗ tốt là được.Nếu như muốn cưỡng ép chiếm đoạt thành phố Quý Trữ, Nhạc Trọng phải vận dụng đại quân và các loại thủ đoạn tồi tệ công kích thành phố Quý Trữ, chết tổn thương thảm trọng mới có thể chiếm đoạt thành phố Quý Trữ.

Thế nhưng mà lui một bước nếu như không phảo cường công thành phố Quý Trữ, như vậy thông qua phương thức giao dịch Nhạc Trọng cũng có thể từ thành phố Quý Trữ đạt được thứ mình cần.Trong thành phố Quý Trữ bên trong đại bộ phận là người châu á, cũng không phải kẻ theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan như Ngô Nham Hoành.

Nhạc Trọng cũng không cách nào dùng thủ đoạn như đối phó quân Thái Lan được.Nghe Nhạc Trọng nói thì mọi người cũng buông lỏng cỏi lòng.

Đúng vậy a, bọn họ cũng không nhất định đi chiếm đoạt thành phố Quý Trữ.

Song phương tiến hành lai vãng mậu dịch bình thường cũng đạt được hồi báo thật lớn.

Nhưng mà Nhạc Trọng trước sau vẫn cường thế, liên tục phát động chiến tranh chiếm đoạt vài thế lực mới hình thành thế lực hiện tại.

Chuyện này làm cho bọn họ tư duy theo quán tính, cho rằng Nhạc Trọng cũng sẽ phát phát động chiến tranh chiếm đoạt thành phố Quý Trữ.Bạch Tiểu Thắng có chút không sao cả hỏi:- Lão đại!

Anh có tính toàn gì không?Bạch Tiểu Thắng gần đây không thích động não, trong mắt của hắn chỉ có mỹ nữ.

Bởi vậy tuy hắn thiên phúc cực cao, thực lực cao cường cũng chỉ là tay chân cao cấp, không cách nào trở thành thủ lĩnh một thế lực.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Chúng ta muốn cắm rễ ở thành phố Quý Trữ thì tôi có ý định thành lập bang phái mà hoạt động.

Các người thành lập Thanh Thạch Bang.

Ở bên phố Lý Ngư kia có không ít người sống sót gian nan, Thượng Luân, anh đi tới đó chiêu mộ ba trăm người, sung làm bang chúng của chúng ta.

Đãi ngộ là bao ăn cơm no, mỗi ngày còn được nửa cân lương thực.Tại thành phố Quý Trữ thế lực của Nhạc Trọng cũng chỉ có dùng phương thức bang phái mà hoạt động, nếu như hắn dùng phương thức quân đội mà chiêu mộ nhân thủ.

Chỉ sợ lập tức sẽ bị người của thành phố Quý Trữ tiêu diệt.

Chương 512: Xung đột tại cửa hàng. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comƯng Khai Sơn có chút lo lắng nói:- Lão đại! !

Thoáng cái chiêu mộ ba trăm người có nhiều quá hay không.

Lương thực của chúng ta không đủ a.Trong tận thế này chiêu mộ nhân thủ vô cùng dễ dàng, chỉ cần bao ăn uống, dễ dàng có thể chiêu mộ thật nhiều nam tử sống sót.

Nhưng mấu chốt là phải duy trì sức chiến đấu cho bang chúng chính là lương thực.

Một khi không có lương thực, những người sống sót kia lập tức rời bỏ thế lực.Ưng Khai Sơn bọn họ không có trữ vật giới chỉ, mỗi một người tiến vào thành phố Quý Trữ cũng chỉ mang một trăm cân lương thực.

Chút lương thực này muốn duy trì ba trăm người đúng là khó khăn mà.Nhạc Trọng đem hai thanh Phảng Chế Đường Đao ném cho Trịnh Minh Hòa và nói:- Vấn đề lương thực tôi sẽ giải quyết!

Trịnh Minh Hòa anh đem hai thanh Phảng Chế Đường Đao bán đi, cứ bán hơn mười tấn lương thực là được.

Trước dùng chút lương thực này đã, sau đó tôi sẽ nghĩ biện pháp khác.- Vâng!

Lão đại!Trịnh Minh Hòa tiếp nhận hai thanh Phảng Chế Đường Đao nhìn qua Nhạc Trọng gật gật đầu.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Thanh Thạch Bang trong thành phố Quý Trữ đã được dựng lên nhanh chóng.Thượng Luân nhẹ nhõm chiêu mộ ba trăm nam tử sống sót ở phố Lý Ngư bên kiasót.Trịnh Minh Hòa thì hăng hái thao luyện ba trăm tên nam nhân sống sót này, hắn sử dụng phương pháp huấn luyện binh sĩ huấn luyện ba trăm người sống sót này.

Đối ngoại lại tuyên bó lý do huấn luyện quân sự hóa.Trước tận thế có rất nhiều xí nghiệp quản lý bằng cách quân sự hóa, sau tận thế rất nhiều thế lực lớn nhỏ đều sử dụng pháp môn này để quản lý thế lực, bởi vậy cũng không có khiến người ta quá chú ý tới.Ba trăm người với gần chín mươi vạn nhân khẩu ở thành phố Quý Trữ thật sự mà nói là quá ít.

Tại thành phố Quý Trữ này có đủ loại thế lực lớn nhỏ, trong đó có chút ít bang phái có cả ngàn người.Ưng Khai Sơn, Thượng Luân, Trịnh Minh Hòa ba người cùng Bạch Tiểu Thắng có khác nhau, bọn họ là người có năng lực.

Nhạc Trọng chỉ sáng lập Thanh Thạch Bang bận rộn một ngày thì còn lại rảnh rỗi.- Nhạc Trọng ca ca, chúng ta đi dạo phố đi!

Em và mẹ phải mua ít quần áo.Mạc Hương Lăng mềm giọng cầu khẩn cho nên trong lòng Nhạc Trọng mềm nhũn, liền dẫn Mạc Hương Lăng, Trữ Vũ Hân, Tân Giai Nhu ba nữ đi vào cửa hàng bách hóa cao cấp nhất của thành phố Quý Trữ.Lúc này từ khi thành phố Quý Trữ khôi phục trật tự, vợ của đám quan chức cao cấp trong thành phố Quý Trữ vượt qua khủng hoảng sau tận thế, trong các cửa hàng cao cấp có người đi dạo.

Nhưng mà khác xa với biển người đi lại trước kia nhiều lắm.Nhạc Trọng mang theo Mạc Hương Lăng, Trữ Vũ Hân, Tân Giai Nhu ba nữ đi vào trong cửa hàng bách hóa, tổ hợp như vậy khiến người ta chú mục.- Thật xinh đẹp! !- Ba đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu!- Tên kia yêu thích tiểu loli sao?

Nhất định là như vậy!"..."

Nhạc Trọng một chuyến vừa tiến vào trong cửa hàng bách hóa, rất nhiều người dùng ánh mắt nóng rực và ghen ghét nhìn qua, rất nhiều nam nhân trong lòng đố kỵ diễm phúc của Nhạc Trọng.

Có ba mỹ nữ đỉnh cấp đi cùng, người bình thường nào chỉ cần có một người đi cùng cũng cảm thấy diễm phúc lớn lao, nhưng bây giờ ba người đều ở bên người của Nhạc Trọng, như là ông sao vây quanh ông trăng cho nên bọn họ tràn ngập ghen ghét nhìn qua.Nhưng mà mọi người cũng tự hiểu lấy mình, cũng không dám tùy tiện tiến lên tìm Nhạc Trọng gây phiền toai.Trong tận thế này một khi xảy ra xung đột thì không cẩn thận là mất mạng ngay.

Người cường hóa cao cấp có được lực lượng mạnh mẽ, bởi vì những chuyện chọc giận người cường hóa cao cấp mà người ta tức giận giết người xảy ra quá nhiều.

Bởi vậy bọn họ trước khi thăm dò chi tiết của Nhạc Trọng thì không dám tùy tiện trêu chọc Nhạc Trọng.- Nhạc Trọng ca ca!

Anh xem đây là áo tắm hai mảnh đấy! !

Em mặc vào có đẹp hay khôn?Mạc Hương Lăng đi vào khu đồ tắm, con mắt sáng ngời, thoáng cái cằm lấy một cái áo tắm hai mảnh lên khoa tay múa chân, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười đáng yêu.Nhạc Trọng thò tay búng lên trán của Mạc Hương Lăng một cái, nói:- Muốn mặc áo tắm hai mảnh thì em còn kém năm năm đấy!Tân Giai Nhu duỗi bàn tay mềm mại kéo bàn tay nhỏ của Mạc Hương Lăng đi ra khỏi khu đồ tắm này:- Đi!

Hương Lăng, hôm nay là tới mua quần áo!

Không phải đến mua đồ tắm!Mạc Hương Lăng đi vào khu nội y, nàng thoáng cái cầm lấy một cái quần lót màu đen gợi cảm đi tới bên người của Nhạc Trọng, mở bàn tay nhỏ bé ra, thổ khí như lan, mị nhãn như nói nhỏ bên tai của Nhạc Trọng:- Chiếp!

Nhạc Trọng ca ca!

Em mặc cái này cho anh xem có được không?Trong nội tâm Nhạc Trọng rung động, mở to hai mắt, nhìn qua Mạc Hương Lăng hung dữ uy hiếp:- Em là tiểu bại hoại dám uy hiếp anh.

Coi chừng anh đánh nát cái mông nhỏ của em đấy!Mạc Hương Lăng cười trộm giống như tiểu hồ ly đáng yêu đi tới bên cạnh của Nhạc Trọng và vô cùng cẩn thận thổi khí vào tai của Nhạc Trọng, nói:- Hì hì! !

Nhạc Trọng ca ca, anh tức giận rồi! !

Ah!

Em biết rõ, có phải anh động tâm hay không!

Yêu thích tiểu loli, biến thái!

Anh muốn đánh thì đánh đi, dù sao người ta cũng là đồ chơi của anh mà!Nhạc Trọng cũng không làm gì được tiểu loli tai quái xảo trá Mạc Hương Lăng này cả, hắn tự nhiên không có khả năng ra tay đánh nàng rồi, về phần uy hiếp khác trên người của tiểu loli này càng không có khả năng có hiệu quả.Chỉ mới hai ngày, Mạc Hương Lăng thông minh hơn người cũng đã hoàn toàn thăm dò rõ ràng tính tình của Nhạc Trọng.

Chỉ cần nàng không có chạm đến điểm mấu chốt của Nhạc Trọng thì cho dù nàng náo thế nào Nhạc Trọng cũng sẽ không phạt nặng nàng.

Nàng cũng càng ngày càng giảo hoạt.Tân Giai Nhu nhìn thấy Mạc Hương Lăng quấn quít lấy Nhạc Trọng thì ngữ khí tăng lên, nói:- Hương Lăng tới đây!Mạc Hương Lăng cũng không dám trêu đùa hí lộng Nhạc Trọng, chỉ có thể thành thành thật thật đi tới trước người của Tân Giai Nhu, đồng thời bất động thanh sắc ném cái quần lót màu đen đi:- Vâng!

Mẹ!Tân Giai Nhu nhìn qua Mạc Hương Lăng giả làm con gái ngoan trước mặt của mình, có chút tức giận lại có chút bất đắc dĩ.

Nàng không có biện pháp với con gái tinh quái của mình, nàng vừa định nói Mạc Hương Lăng vài câu nặng, nhưng mà nhớ tới tình cảnh con gái dốc lòng chăm sóc mình ở trên giường bệnh, những câu nặng không nói được ra lời.Tân Giai Nhu cầm lấy một cái quần lót màu trắng ném cho Mạc Hương Lăng:- Đi thử một chút!Gương mặt nhỏ nhắn của Mạc Hương Lăng đầu khổ sở, có chút ủy khuất nói:- Mẹ à!

Loại đồ lót này quê mùa quá! !

Hiện tại cũng không có người nào mặc cả, thật khó coi.Tân Giai Nhu mắt phượng trợn lên, khuôn mặt nghiêm lại.- Con đi thử đây!Mạc Hương Lăng nhìn thấy sắc mặt Tân Giai Nhu trầm xuống, nàng lập tức cầm cầm cái quần lót bông vải trắng chạy vào phòng thay đồ.Sau khi nhìn thấy con gái đi vào phòng thay đồ, Tân Giai Nhu cũng cầm một bộ quần áo d o,wn l,oa d, ebo ok -m ớ i- ,n.h ấ t tạ i. kkt,ruy e n. com đi vào trong phòng thay đồ.

Chương 513: Xung đột tại cửa hàng. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comMà ở bên kia Trữ Vũ Hân cũng chọn một bộ quần áo tiến vào phòng thay đồ.Ba nữ ly khai, cũng chỉ còn lại có Nhạc Trọng một người chờ ở chỗ này, hắn có chút nhàm chán nhìn qua đám quần áo kia.- Đây không phải Nhạc Trọng sao?Đúng lúc này một âm thanh quen thuộc truyền tới.Nhạc Trọng nhìn qua phía âm thanh, chỉ thấy Cao Hiểu Vân trang điểm đậm, nhìn qua có chút xinh đẹp ôm cánh tay một nam tử mặc hàng hiệu, dáng người thấp bé, tướng mạo cũng có chút hèn mọn bỉ ổi, tuổi chừng hai mươi bốn đi tới nơi này.Tên nam tử dáng người thấp bé nhìn qua Nhạc Trọng một cái và nhíu mày, lại nhìn Cao Hiểu Vân hỏi:- Hiểu Vân!

Em quen thằng này sao?Cao Hiểu Vân khinh miệt nhìn Nhạc Trọng, nói:- Tử Trữ, anh ta chính là Nhạc Trọng quấn quít lấy em không buông mà em đã nói đấy.

Rõ ràng em đã nói với anh ta rồi, em đã có người yêu.

Nhưng mà anh ta lại không ngừng dây dưa với em, nhưng mà anh ta lợi dụng mẹ em muốn buộc chặt lấy em.

Thật sự là không có phong độ nam nhân a.Lưu Tử Trữ tiến lên một bước, chỉ vào Nhạc Trọng trực tiếp uy hiếp:- Mày chính là Nhạc Trọng?

Cao Hiểu Vân là nữ nhân của tao! !

Con mẹ nó mày sáng mắt một chút, nếu mày dám chạm vào nữ nhân của tao thì tao sẽ đánh gãy chân của mày!Đúng lúc này Trữ Vũ Hân thân mặc một bộ váy trắng liền áo, thanh thuần xinh đẹp giống như tiên tử động lòng người đi tới bên người của Nhạc Trọng, dùng tay quáng lên tay của Nhạc Trọng, nhìn qua Cao Hiểu Vân lạnh giọng nói ra:- Cao Hiểu Vân!

Cô không nên được cho mặt mà thiếp vàng lên mặt của mình, Nhạc Trọng là bạn trai của tôi!

Anh ta làm thế nào mà dây dưa với cô!

Cô cũng nên lấy gương soi mặt của mình đi!

Cô căn bản không xứng với Nhạc Trọng!- Nữ nhân thật xinh đẹp!Lưu Tử Trữ nhìn thấy Trữ Vũ Hân đứng bên người của Nhạc Trọng thì con mắt sáng lên.

Hắn lần đầu tiên nhìn thấy mỹ nữ tuyệt sắc như vậy, tâm hồn háo sắc của hắn cũng bị câu đi.Cao Hiểu Vân nhìn qua Trữ Vũ Hân mặc váy liền áo, dáng người gợi cảm, khí chất ưu nhã thì con mắt ghen ghét muốn phun lửa ra ngoài.

Cho dù nàng trang điểm thế nào, cho dù làm cách nào cũng không vượt qua được.

Tuy nàng là mỹ nhân thanh tú, nhưng mà trước mặt của Trữ Vũ Hân cũng chỉ là con vịt xấu xí, hoàn toàn bị che kín mũi nhọn.Nghe Trữ Vũ Hân quát lớn nên Cao Hiểu Vân càng tức giận phát run lên, nàng thoáng cái ôm lấy cánh tay của Lưu Tử Trữ và dùng bộ ngực cọ lên cánh tay của Lưu Tử Trữ và ỏn ẻn cầu khẩn:- Tử Trữ! !

Nàng khi dễ em! !

Anh nhất định phải trút giận thay em!- Cút sang một bên!Lưu Tử Trữ nhìn Cao Hiểu Vân và gương mặt nhỏ nhắn của Cao Hiểu Vân lúc này trong mắt của hắn càng trở nên xấu xí đi rất nhiều, hắn thập phần không kiên nhẫn đẩy Cao Hiểu Vân ra, kiêu căng khinh miệt nhìn Nhạc Trọng, sau đó nhìn qua Trữ Vũ Hân lộ ra nụ cười, nói:- Tôi là Lưu Tử Trữ con trai của bang chủ Trường Giang Bang Lưu Huyền Hợp.

Mỹ nữ, cô đi theo Nhạc Trọng phế nhân này không có tiền đồ, đi theo tôi nhé?Lưu Tử Trữ nhìn qua Trữ Vũ Hân tự hào cười nói:- Trường Giang Bang của tôi có bang chúng vượt qua một ngàn, cao thủ dưới trướng nhiều như mây.

Cha tôi là Lưu Huyền Hợp là người cường hóa cấp 39, đánh khắp quý trữ vô địch thủ!

Trong thành phố Quý Trữ này hai nhà hắc bạch đều phải cho Trường Giang Bang mặt mũi.

Nhạc Trọng là vật gì?

Trong nhà không phải chỉ có một tiểu nhân viên công vụ sao?

Một ngón tay tôi cũng có thể chơi chết hắn.

Cô và hắn không có tiền đồ!

Nếu cô đi cùng tôi thì tôi sẽ an bài cho cô làm nhân viên công vụ!

Nếu cô không muốn làm việc thì tôi sẽ nuôi cô, hơn nữa tìm hai mươi người tới hầu hạ cô!

Mỗi tháng tôi sẽ cho cô phiếu lương thực một tấn!

Hơn nữa tôi sẽ yêu thương cô cả đời.Sau tận thế Lưu Tử Trữ tán gái đều dùng chiêu này.

Một chiêu này tuy có chút não tàn, nhưng mà uy lực lại không nhỏ.

Không ít mỹ nữ vì có thể sống sót trong tận thế này đều cam nguyện trở thành nữ nhân của Lưu Tử Trữ.Cao Hiểu Vân nhìn qua hướng Trữ Vũ Hân được Lưu Tử Trữ ân cần như vậy, sắc mặt thoáng trở nên tái nhợt.

Lúc trước nàng đi cùng Lưu Tử Trữ cũng là bởi vì hắn có quyền có tiền.

Nhưng mà bây giờ nàng bị ném đi như rác rưởi, lại làm cho nội tâm của nàng cảm thấy sụp đổ.Nhạc Trọng nhìn Lưu Tử Trữ và lạnh lùng nói với Lưu Tử Trữ:- Cút!Lưu Tử Trữ giận dữ, tiến lên một bước, hung hăng bạt tay vào mặt của Nhạc Trọng:- Móa!

Tao muốn giết mày!Lưu Tử Trữ trong thành phố Quý Trữ này gần đây ương ngạnh, được xưng là một trong tứ bá của Quý Trữ.

Những người chống đối hắn đều trở thành thi thể cả rồi.Nhạc Trọng khẽ chau mày, thoáng cái bắt lấy tay phải của Lưu Tử Trữ một cái, sức lực gấp sáu lần người bình thường bộc phát, thoáng cái vặn gãy tay của Lưu Tử Trữ ngay.- Ah! ! ! !

Cứu mạng! !

Cứu mạng!Lưu Tử Trữ phát ra âm thanh thống khổ.Nhạc Trọng hung hăng một cước đá vào bụng của Lưu Tử Trữ, Lưu Tử Trữ chợt giống như tấm giẻ rách bay ra ngoài, ngã xuống đất.- Thiếu bang chủ! !Đúng lúc này, hai tên người cường hóa cấp thấp xông tới phía trước, thoáng cái nâng Lưu Tử Trữ dậy.Lưu Tử Trữ ngang ngược càn rỡ, Lưu Huyền Hợp sợ con hắn ăn hại chịu thiệt, liền đem cao thủ trong bang làm hộ vệ cho Lưu Tử Trữ.

Cũng chính bởi vì có hai tên cao thủ tồn tại, cho nên Lưu Tử Trữ chưa từng ăn thiệt thòi lớn.Lưu Tử Trữ nhìn qua cánh tay phải bị vặn gãy, thống khổ điên cuồng rít gào:- Tay của tao gãy rồi! !

Giết hắn! !

Giết hắn! !

Tất cả trách nhiệm do tao gánh chịu! !

Giết thằng này cho tao! ! !

Không nên thương tổn tới nữ nhân bên cạnh hắn, phải bắt sống.- Vâng!

Thiếu bang chủ!Hai tên cao thủ nhìn nhau, trong mắt có hung quang hiện ra, phân biệt từ trong lòng móc ra hai cây dao găm, giống như mũi tên lao thẳng qua phía Nhạc Trọng bên này.Trong thành phố Quý Trữ quản lý tương đối nghiêm khắc, bang phái tầm đó đánh nhau chỉ được sử dụng vũ khí lạnh.

Một khi sử dụng vũ khí nóng thì xúc phạm điểm mấu chốt của chính phủ, đặc công, cảnh sát vũ trang, quân đội sẽ được điều động, đem thế lực sử dụng vũ khí nóng diệt trừ đi.

Bởi vậy không tới sinh tử tồn vong trước mắt, rất nhiều bang phái cho dù có súng cũng không dám download eb,o,o k mới nh-ất. .tại k.k.tru,y e n.-co,m sử dụng.Thời điểm ra ngoài đi tìm vật tư, những thế lực đi ra ngoài tìm vật tư sẽ đi thuê súng của chính phủ, nhưng mà khi thuê súng ống cần trả nhiều vật tư, còn cần có người trong thành thị đảm bảo.

Một khi súng ống xảy ra vấn đề, người bảo đảm trong thành thị sẽ chịu liên quan.

Hơn nữa nếu như không có tình huống đặc biệt, súng ống có uy lực nhất chỉ là súng trường, vũ khí hạng nặng không có khả năng cho thuê.Nhạc Trọng bước lên như mũi tên, thò tay nhanh như thiểm điện bắt lấy đầu của một tên cao thủ, sau đó dụng lực vung qua bên phải, đầu của hai tên cao thủ này đụng vào nhau, lập tức té xuống đất.

Chương 514: Trường Giang Bang.Chỉnh sửa : kktruyen.comNếu không phải Nhạc Trọng hạ thủ lưu tình, hai tên người cường hóa cấp thấp này đã bị hắn giết chết.- Mày muốn giết tao?Trong mắt Nhạc Trọng có hàn quang chớp động và đi thẳng tới chỗ của Lưu Tử Trữ.- Đừng tới đây! !

Nhạc Trọng! !

Mày đừng tới đây!Lưu Tử Trữ nhìn qua Nhạc Trọng giống như ma thần đi thẳng qua phía hắn.

Hắn thất kinh, hoảng sợ sau đó gào thét và lui ra sau.Đúng lúc này bảy tên nam tử vừa vặn đi tới nhìn thấy Lưu Tử Trữ chật vật giống như chó nhà có tang, một tên nam tử có vết đao chém trên mặt đi tới hỏi:- Lưu thiếu!

Phát sinh chuyện gì?Lưu Tử Trữ vừa nhìn thấy tên tên mặt thẹo này lập tức rống to lên:- Mày tới thật đúng lúc! !

Hoàng Duy Lập! !

Đi đem thằng này giết cho tao! !

Giết nó đi !

Tao sẽ nói với cha của tao cho mày làm trưởng lão Trường Giang Bang! !

Cho mày năm nữ nhân và hai mươi tấn lương thực.- Vâng!

Lưu thiếu!Hoàng Duy Lập bỗng chốc bị dụ hoặc ngay, hưng phấn xông lên, hắn ngẩng đầu nhìn qua Nhạc Trọng bên này rống lớn:- Cái đồ vương bát đản...- Nhạc thiếu?

Thật có lỗi!

Thật có lỗi!

Thực xin lỗi!

Thực xin lỗi! !

Là tôi đáng chết!

Là tôi ngu xuẩn! !

Nhạc thiếu, xin ngài đại nhân có đại lượng, tha thứ cho tôi mạo phạm!Hoàng Duy Lập vừa nhìn thấy trước mặt chính là Nhạc Trọng, sắc mặt đại biến, thoáng một cái quỳ trên đất không ngừng cầu khẩn.Mà sáu tên bộ hạ đi theo bên người của Hoàng Duy Lập cùng biến sắc ngay lập tức, thoáng cái quỳ xuống mặt đất, thân thể lạnh run.

Lúc trước Bạch Tiểu Thắng muốn giết bọn họ diệt khẩu, thần thái cực kỳ tự nhiên, hiển nhiên là cuồng đồ hung ác chuyên diệt khẩu người ta.

Bọn họ chỉ phái bảy người là có thể tàn sát toàn bộ tang thi trong Hạ Mã Thôn đấy.- Hắn rốt cuộc là người nào?Cao Hiểu Vân nhìn thấy bọn người Hoàng Duy Lập lạnh run sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng thì kinh hãi và hối hận thầm nghĩ.- Bạch Tiểu Thắng!Nhạc Trọng thản nhiên nói.- Lão đại! !

Gọi tôi có chuyện gì?Âm thanh cứng rắn vang lên, Bạch Tiểu Thắng chợt xuất hiện trước mắt của mọi người, trừ Nhạc Trọng thì không ai biết rõ hắn xuất hiện từ nơi đâu.Nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng, trong lòng của Hoàng Duy Lập càng nghĩ mà thêm hoảng sợ.

Đây chính là cao thủ chiến lực kinh người giết người như ngóe, tâm ngoan thủ lạt.

Bọn họ nếu vừa rồi ra tay với Nhạc Trọng thì chỉ sợ bây giờ biến thành thi thể rồi.Nhạc Trọng chỉ thoáng nhìn qua bọn người Lưu Tử Trữ cùng Hoàng Duy Lập và nói:- Trường Giang Bang muốn đụng vào tôi!

Đã như vậy, mượn bọn chúng tế cờ đi! !

Anh dẫn người đi tiêu diệt đi.

Thanh Thạch Bang chúng ta phải lập uy còn cần đá lót chân, mà đá lót chân này chính là Trường Giang Bang.

Đây là con trai bang chủ Trường Giang Bang tên Lưu Tử Trữ, lão ba của hắn là Lưu Huyền Hợp.

Sáu người này cũng đưa cho anh, bọn họ chắc biết không ít tình báo của Trường Giang Bang.Bạch Tiểu Thắng hưng phấn đáp:- Hắc hắc! !

Yes Sir!

Những ngày này thật nhàm chán, xương cốt sắp cứng ngắt rồi!

Đúng rồi, lão đại! !

Tiêu diệt Trường Giang Bang xong nếu tìm được mỹ nữ, cho ta vài người nhé! !

Tôi buồn muốn chết rồi.Bạch Tiểu Thắng mặc dù háo sắc, ưa thích mỹ nữ, không thích suy nghĩ vấn đề quá phức tạp.

Thế nhưng mà hắn thân là người tiến hóa, trong cơ thể cũng có huyết dịch hiếu chiến.

Trừ khi ở trên giường, cũng chỉ có chiến đấu mới có thể làm cho hắn có cảm giác được sống.- Còn không đi mau!Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng và nói.- Vâng!

Lão đại!Bạch Tiểu Thắng bước đi như mũi tên, một cước đá vào đầu của Lưu Tử Trữ và làm Lưu Tử Trữ thoáng ngất đi.Bạch Tiểu Thắng một tay cầm lấy tóc của Lưu Tử Trữ kéo đi như chó chết, nhìn qua bảy người Hoàng Duy Lập lạnh lùng ra lệnh:- Không muốn chết thì đi theo tao!Bảy người Hoàng Duy Lập thân thể run lên, đứng lên, đi theo Bạch Tiểu Thắng ra bên ngoài.Mạc Hương Lăng đi tới bên người Nhạc Trọng, bộ dáng nóng lòng hiếu kỳ hỏi:- Nhạc Trọng ca ca!

Phải đánh sao?Tân Giai Nhu nhìn qua Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định:- Chủ nhân!

Một trận chiến này cho tôi lên sân khấu nhé.Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt:- Không được!

Đẳng cấp cường hóa của cô bây giờ chỉ là cấp 1!

Còn không phải thời điểm cô xuất chiến.Tuy Tân Giai Nhu thân là người tiến hóa nhanh nhẹn có được ưu thế cực lớn, hơn nữa đạt được Nhạc Trọng ban cho trang bị hệ thống thần ma, làm cho tố chất thân thể của nàng sánh được với người cường hóa cấp 20.

Nhưng mà kinh nghiệm chiến đấu của nàng quá ít, chính thức đánh nhau tuyệt đối không phải đối thủ của đám người cường hóa, nghe được Nhạc Trọng phản đối, Tân Giai Nhu cũng do w-nl-o a.d PRC m-ới nh ấ-t .t,ạ.i ,kktruyen.co,m không hề kiên trì.Ở bên cạnh Cao Hiểu Vân nhìn qua Trữ Vũ Hân thanh thuần động lòng người, khí chất cao nhã, bộ dáng quyến rũ lòng người, nhìn qua Tân Giai Nhu tràn ngập khí tức thành thục thì trong nội tâm ghen ghét.

Hai mỹ nữ này là tồn tại còn lâu nàng mới có thể sánh bằng, Nhạc Trọng có thể được hai mỹ nữ ưu ái, hơn nữa vừa rồi Bạch Tiểu Thắng xuất hiện, bảy người Hoàng Duy Lập biểu hiện đều làm cho nàng Nhạc Trọng xa xa không phải là con của nhân viên công vụ đơn giản như vậy.- Đi thôi!Nhạc Trọng mang theo ba nữ đi ra bên ngoài, không có nhìn nhiều Cao Hiểu Vân một cái.Cao Hiểu Vân há mồm muốn nói gì, lại cuối cùng không có nói ra, hốc mắt của nàng đỏ lên, oa một tiếng khóc lớn hối hận.Trường Giang Bang chính là một đại bang phái trong thành phố Quý Trữ, dưới trướng bang chúng có hơn một ngàn người, chính thức có thể đánh nhau có thể liều cũng hơn trăm người.

Bọn họ lũng đoạn một con đường núi, mỗi một ngày đều có được nhiều phiếu lương thực.Tổng đà của Trường Giang Bang là một câu lạc bộ đêm xa hoa.Lưu Huyền Hợp phẫn nộ rít gào:- Cái gì?

Tử trữ bị người ta bắt đi?

Thằng nào to gan vậy, dám bắt con của Lưu Huyền Hợp tao?Một gã đà chủ của Trường Giang Bang tên là Lý Cần trầm giọng nói:- Là Thanh Thạch Bang!

Thiếu bang chủ là bị Thanh Thạch Bang bắt đi! !

Trong cao tầng của Thanh Thạch Bang có một người tên là Nhạc Trọng, hắn là con của một nhân viên công vụ.Lý Cần chính là người phụ trách tình báo của Trường Giang Bang, Lưu Tử Trữ bị bắt thì chuyện này rất nhanh rơi vào trong tai của Lý Cần, hắn thoáng cho người điều tra thì biết được chân tướng chuyện này.Lưu Huyền Hợp vô cùng phẫn nộ gầm rú nói:- Thanh Thạch Bang! !

Dẫn người đi giết bọn chúng ngay!Long có nghịch lân, sờ lên là phải chết.

Lưu Tử Trữ chính là nghịch lân của Lưu Huyền Hợp, cho dù là ai đụng vào con hắn thì hắn cũng không bao giờ bỏ qua.Đúng lúc này một tên bang chúng của Trường Giang Bang cực kỳ chật vật chạy vào trong phòng, nói:Lão đại! !

Lão đại! !

Có người tới phá quán! !

Thường hộ pháp đã bị giết chết rồi!Tên bang chúng Trường Giang Bang vừa mới đẩy cửa phòng ra, một ánh đao hiện ra trên cổ của hắn, đầu của hắn chợt bay lên, rơi xuống đất và máu phun lên cao cao.Cơ hồ là tiếng súng vang lên, Lý Cần còn chưa nhìn thấy địch nhân thì mi tâm của hắn đã xuất hiện lỗ châu mai, vô lực té trên mặt đất.

Chương 515: Phản công. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comLập tức miểu sát Lý Cần, một tên bang chúng Trường Giang Bang, Bạch Tiểu Thắng mang theo nụ cười lạnh lùng đi tới trước mặt của Lưu Huyền Hợp nói:- Mày chính là bang chủ Trường Giang Bang Lưu Huyền Hợp à!

Tao là trưởng lão Thanh Thạch Bang Bạch Tiểu Thắng!

Hôm nay tới đây mượn thủ cấp của mày dùng một lát, dùng đổi hai mỹ nữ của lão đại làm ấm chăn.Lưu ch ỉ.n,h. s ửa- b.ở,i kktr u.yen . co m Huyền Hợp nhìnnhìn thấy Bạch Tiểu Thắng đang mỉm cười vui vẻ thì trong nội tâm lạnh như băng, hắn trầm giọng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng chất vấn:- Tao là Lưu Huyền Hợp!

Trường Giang Bang cùng Thanh Thạch Bang gần đây không oán không cừu, tại sao bọn mày lại đuổi tận giết tuyệt?Thân hình Bạch Tiểu Thắng lóe lên, quỷ dị xuất hiện sau lưng của Lưu Huyền Hợp và một đao chém vào đầu của Lưu Huyền Hợp:- Rất đơn giản!

Mày còn sống với bọn tao là một sự uy hiếp!

Cho nên phải chết!

Lão đầu, cho mày sống lâu 10 giây thì mày nên cảm thấy may mắn mới đúng!Lưu Huyền Hợp lập tức đè tay cầm xuống, ghế dựa lão bản của hắn trầm xuống đất.

Đồng thời thân thể của Bạch Tiểu Thắng giống như có mây trăm cân đè lên người của hắn, làm cho tốc độ của hắn chậm hơn nhiều.Lưu Huyền Hợp trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thắng tràn ngập oán độc nói ra:- Thanh Thạch Bang! !

Nhạc Trọng! !

Bạch Tiểu Thắng!

Tao nhớ kỹ bọn mày!

Lúc này đây chỉ cần tao không chết! !

Tao tuyệt đối sẽ không cho bọn mày thời gian an ổn, tao sẽ giết từng người bọn mày, làm cho bọn mày vĩnh viễn sống trong thời gian sợ hãi.Ghế lão bản của Lưu Huyền Hợp có một cơ quan, có thể làm cho hắn thông qua cơ quan này nhanh chóng chạy ra bên ngoài.- Cho nên mới nói mày chết đi!Nương theo đó là âm thanh hung ác, từng đạo gai đất sắc bén hiện ra, lập tức xuyên qua thân thể của Lưu Huyền Hợp và đem thân thể của hắn treo lên.Trong mắt của Lưu Huyền Hợp hiện ra thần sắc oán độc, phun ra một ngụm máu tươi, bị gai đất xuyên qua người.Bạch Tiểu Thắng tiện tay một đao, trực tiếp chém đầu lâu của Lưu Huyền Hợp rụng xuống.Tầng trệt rạn nứt, một nhan trụ của Trần Thăng Cương từ dưới đất kéo dài lên xuất hiện trong gian phòng, hắn nhìn qua thi thể không đầu và hỏi Bạch Tiểu Thắng:- Đây là Lưu Huyền Hợp?Bạch Tiểu Thắng một cước đá vào đầu của Lưu Huyền Hợp và lãnh đạm nói ra:- Đúng vậy!

Công tác giải quyết hậu quả giao cho anh đấy!Trần Thăng Cương nhìn qua ba cổ thi thể trong phòng, một cước đạp trên mặt đất.

Mặt đát rạn nứt, ba cổ thi thể lập tức rơi xuống đó.Lưu Huyền Hợp vừa chết, cả Trường Giang Bang chợt sụp đổ.

Bang chúng đại bộ phận bị Nhạc Trọng dẫn người chiếm đoạt, những bang chúng phản kháng sẽ bị xử tử và chôn xuống đất, cũng chỉ có mười tên nòng cốt chuyên tìm tòi vật tư mới sống sót.Ở trong thành phố Quý Trữ này bang phái rơi rụng là chuyện bình thường, đây là tận thế, chỉ cần có một gã người cường hóa nòng cốt thực lực cường hoành thì rất nhanh có thể chiếm một ít bang phái.

Thế nhưng mà Trường Giang Bang chính là bang phái có cả ngàn bang chúng, dưới trướng trên hai mươi tên người cường hóa trên cấp 20.

Bang phái như vậy bị tiêu diệt, ở trong thành phố Quý Trữ này rất nhiều bang phái chấn động mạnh mẽ.Trong Thanh Trúc Bang, một gã nam tử đi tới bên người của Cao Minh Hào và chậm rãi nói ra:- Bang chủ!

Trường Giang Bang bị người ta diệt!Cao Minh Hào thở sách trong tay xuống, trong mắt dị quang lóe lên trầm giọng hỏi:- Thang Thạch.

Là người nào làm?Thang Thạch trầm giọng nói:- Là Thanh Thạch Bang làm!Thang Thạch chậm rãi nói ra:- Bang chủ của Thanh Thạch Bang là ai còn không biết, chỉ biết một cao tầng trong đó có tên là Nhạc Trọng.

Động thủ là hộ pháp Bạch Tiểu Thắng, Ưng Khai Sơn, Trần Thăng Cương!

Xem bọn họ ra tay giết người thì bọn họ trừ Bạch Tiểu Thắng có tốc độ nhanh ra, tất cả còn lại không rõ.

Nhưng có thể khẳng định toàn bộ bọn họ là người cường hóa cao cấp.Cao Minh Hào trầm ngâm một hồi, mười ngón nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, nói:- Nhạc Trọng sao?

Xem ra trong thành phố Quý Trữ lại có thêm một con sói đói rồi!Thang Thạch trầm giọng hỏi:- Bang chủ!

Muốn động thủ với hắn sao?Cao Minh Hào lắc đầu nói:- Không cần!

Trường Giang Bang không phải dễ diệt như vậy!

Bọn họ mạo mạo thất thất tiêu diệt Trường Giang Bang sẽ có người ra mặt!

Chúng ta không nên động!Chiếm đoạt Trường Giang Bang, Nhạc Trọng sáng lập Thanh Thạch Bang quy mô mở rộng ra gấp hai, biến thành một bang phái có cả ngàn người.

Lực lượng hạch tâm chính là ba mươi tên người cường hóa mà hắn mang tới, nhưng mà tình báo về hắn đã lan ra trong thành phố Quý Trữ, rất nhiều thế lực của hắn kéo dài ra khắp thành phố Quý Trữ.Nhạc Trọng vừa mới nuốt vào Trường Giang Bang không quá hai ngày, từng bầy cảnh sát tiến vào địa bàn của Trường Giang Bang, tiến hành điên cuồng quét sạch, sòng bạc, tiệm cơm, quán bar các sản nghiệp giải trí, tất cả đều lọt vào đả kích hủy diệt.

Vượt qua hai trăm tên bang chúng Thanh Thạch Bang bị bắt ném vào nhà giam, thêu dệt rất nhiều tội trạng và giam giữ lại.Nhạc Trọng thì là trực tiếp mang theo cao tầng Thanh Thạch Bang trốn đi, cũng cũng có chính diện xung đột với cảnh sát của thành phố Quý Trữ.

Nhưng mà hắn vừa trốn thì Thanh Thạch Bang do hắn tạo dựng nhân tậm dị động, cơ hồ sụp đổ.Kim Bích Huy Hoàng chính là một khách sạn năm sao trong thành phố Quý Trữ, mỗi khi ban đêm nơi này đèn đuốc sáng trung, xe sang trọng tụ tập.

Trong nơi này dầu nhiên liệu cực kỳ trân quý, lái xe trong thành phố cần giao nạp thuế má rất đắt đỏ, nhưng mặc dù như thế, ở trong thành phố Quý Trữ vẫn có rất nhiều xe sang trọng tồn tại.Trong một gian phòng xa hoa sương mù mờ mịt.Một gã trung niên dáng người khôi ngô, tướng mạo tuấn lãng, ăn mặc áo da màu đen, trên đầu nhuộm tóc vàng ôm lấy một cô gái tuổi chừng hai mươi lăm, đầu hói bụng phệ và hai má phình ra, nói:- Lúc này cảm tạ Đan cục trưởng!

Có thể đem Thanh Thạch Bang u ác tính tiêu diệt, toàn bộ nhờ Đan sở trưởng ngài đại lực tương trợ!

Tôi kính ngài một ly!Tên nam tử trung niên nhuộm tóc vàng vẻ mặt bưu hãn bướng bỉnh chính là một trưởng lão Hồng môn trong thành phố Quý Trữ Mã Lập Thiết, là một trong bốn bang phái lớn nhất!

Trong thành phố Quý Trữ thì Hồng môn này và Hồng môn ở Thái Lan không phải là một, chỉ có tên trùng nhau mà thôi, Hồng môn ở trong nước thập phần có danh tiếng, thời điểm sáng lập là do một đám dã tâm bừng bừng tạo ra, chọn Hồng môn làm tên của bang phái mình.Trường Giang Bang chính là bang phái phụ thuộc vào Hồng môn.

Bang chúng của Hồng môn thật sự vượt qua một vạn người.

Vì ngăn ngừa lọt vào tẩy trừ của chính phủ, bọn họ lựa chọn phân tán lực lượng ra bên ngoài, biến thành bang phái phụ thuộc vào bọn họ.

Trường Giang Bang chính là một bang phái phụ thuộc vào Hồng môn, cũng là bang phái lớn dưới trướng của bọn họ.Tên trung niên đầu hói bụng phệ này chính là sở trưởng đồn công an khu Tân Dương tên là Đan Hoành.

Khu Tân Dương chính là khu vực giàu có nhân khẩu đông đúc của thành phố Quý Trữ, sở trưởng đồn công an nơi đó quyền lực cực lớn.

Đan Hoành chính là tâm phúc của của thị trưởng Trâm Anh trong thành phố Quý Trữ, chỉ cần qua mấy tháng thì hắn sẽ trở thành phó cục trưởng cục công an.

Trong hệ thống công an hắn có thực lực khá lớn.

Chương 516: Phản công. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comTên đầu hói bụng phệ Đan Hoành một tay vuôn ra sờ loạn vào quần của thiếu nữ trẻ tuổi trong tay, lúc này dùng giọng quan nói:- Thanh Thạch Bang dám mở sòng bạc, tổ chức lừa bán người, thật sự là tội ác tày trời.

Chúng tôi thân là người công tác của chính phủ, đương nhiên phải có một thân chính khí, nghiêm khắc đả kích các tổ chức phi pháp là nên làm!Ngồi ở bên người Đan Hoành là một gã đeo kính mắt, nam tử trẻ tuổi này nhã nhặn thư sinh nhìn qua Đan Hoành khẽ cười nói:- Đúng vậy!

Đơn cục trưởng!

Tôi muốn mời ngài phát động truy nã, truy nã Nhạc Trọng, Bạch Tiểu Thắng, Ưng Khai Sơn, Trần Thăng Cương là bốn tên ác đồ.

Diệt trừ những phần tử hắc bang này làm cho thành phố Quý Trữ được sáng sủa.Tên nam tử trẻ tuổi chính là tâm phúc kiêm quân sư của Mã Lập Thiết, tên là Khương Lập Hồng!

Hắn chính là nhân vật xảo trá đa mưu túc trí, được người ta xưng là rắn hổ mang.Một khi cục công an ra lệnh truy nã, như vậy bốn người Nhạc Trọng sẽ là địch nhân của thành phố Quý Trữ.

Biến thành chuột chạy qua đường.

Thanh Thạch Bang cũng trở thành đối tượng trọng điểm của chính phủ trấn áp.Đan Hoành thập phần không có hứng thú qua loa nói:- Chuyện này à!

Tôi cần phải quay về nghiên cứu thật cẩn thận mới được!Đan Hoành thập phần tinh tường quy tắc trò chơi.

Nếu như hắn đem bốn người Nhạc Trọng định vị thành tội phạm truy nã, như vậy hắn phải giết toàn bộ bốn người Nhạc Trọng là người cường hóa cao cấp.

Không phải Nhạc Trọng bị giết chết thì chính là hắn bị Nhạc Trọng giết chết.Đối với người cường hóa cao cấp, nếu như không phải đến mức vạn bất đắc dĩ, cục cảnh sát cũng không dám tùy tiện phát lệnh truy nã.

Một khi tuyên bố truy nã người cường hóa cao cấp, sẽ phải dùng đặc chiến doanh của chính phủ xuất ra thủ đoạn lôi đình, trực tiếp một kích diệt sát những người cường hóa cao cấp kia.

Bởi vậy nhắm vào tồn tại người cường hóa cao cấp phải có chứng cớ xác thực, hơn nữa phải tạo thành ảnh hưởng lớn với xã hội mới có thể phát động lệnh truy nã.Hơn nữa nhằm vào người cường hóa cao cấp cũng phải trải qua nhiều bộ ngành chuyên môn nghiên cứu cẩn thận mới được.

Đan Hoành thân là cao tầng hệ thống cảnh sát, hắn có năng lực đem bốn người Nhạc Trọng định vị thành đối tượng truy nã, thế nhưng mà nếu như cấp trên động tay chân, hắn là trưởng đồn công an cũng không làm gì được.

Đan Hoành có thể điều động cảnh sát tới bắt Nhạc Trọng nhưng mà hắn không dám dễ dàng tuyên bố truy nã người cường hóa cao cấp như Nhạc Trọng.

Chuyện liên quan tới mỹ quan và tính mạng thì hắn không dám làm.Khương Lập Hồng mỉm cười, đem tờ chi phiếu đưa tới:- Đan sở trưởng.

Ngài chỉ cần hoàn thành chuyện này giúp chúng tôi, cái này sẽ là của ngài.Đan Hoành nhìn qua tấm chi phiếu, trong nội tâm rung mạnh, chỉ thấy đây là tấm chi phiếu giá trị một ngàn tấn lương thực.

Mỗi nhân viên của Đan Hoành hiện tại một tháng chỉ được một trăm cân lương thực, phiếu một ngàn tấn lương thực với tiền lương hiện giờ hắn phải làm một ngàn năm mới có.

Phiếu lương thực một ngàn tấn trong tận thế so với một trăm triệu trước tận thế còn trân quý hơn nhiều.

Hắn cũng là người nhìn thấy không ít chi phiếu có giá trị, hắn liếc nhìn là nhận ra chi phiếu là thật.Khương Lập Hồng hai tay vỗ nhẹ, một nữ mỹ phụ quần áo bạo lộ, dáng người mỹ cảm mang theo một lồng sắt đi vào, ở trong lồng sắt là hai tiểu loli giống nhau như đúc, mặc khăn lụa trắng thanh thuần, tuổi chừng mười một mười hai vô cùng xinh đẹp.Đan Hoành vừa nhìn thấy hai tiểu loli sinh đôi xinh đẹp trong lòng sắt, hô hấp của hắn ngừng lại, hưng phấn lên.

Hắn thích nhất chính là những tiểu loli như thế này.Khương Lập Hồng nhìn chằm chằm vào Đan Hoành giống như dã thú xấu xí thì khẽ cười nói:- Đan sở trưởng, chỉ cần ngài giúp chúng tôi hiện tại, cặp sinh đôi này sẽ là của ngài.

Các nàng vẫn còn là xử nữ, không có nam nhân chạm qua các nàng.

Tôi nghĩ ngài nhất định sẽ ưa thích đấy.Đan Hoành cắn cắn môi, thoáng cái đem tấm chi phiếu này nhét vào trong túi, hắn giống như dã thú nhìn chằm chằm vào cặp sinh đôi trong lồng sắc, lớn lên thập phần xinh đẹp, nói:- Tốt! !

Tôi đáp ứng các người! !

Đem các nàng tới phòng của tôi!Mã Lập Thiết khinh bỉ nhìn Đan Hoành và lạnh lùng cười cười, người như Đan Hoànháo sắc hắn thấy nhiều rồi.

Trong Hồng môn thu nạp rất nhiều mỹ nữ, chuyên môn hợp ý hiến cho đám quan viên như vậy.

Chỉ cần Đan Hoành nhận lấy cặp song sinh này, là hắn có thể khống chế Đan Hoành, khiến Đan Hoành trở thành tay sai của hắn.Một gã bang chúng Hồng môn đột nhiên tiến vào trong phòng và báo cáo với Mã Lập Thiết:- Trưởng lão! !

Nhạc Trọng đến! !

Hắn ở trong sòng bài của chúng ta!- Nhạc Trọng?

Hắn làm sao tới đây?Mã Lập Thiết sắc mặt biến đổi, thoáng cái đứng lên sau đó đi tới phòng quan sát.Ở trong sòng đánh bạc xa hoa hoành tráng, khắp nơi hối hả, vô số dân cờ bạc đang hội tụ trong đó, bọn họ đang hưng phấn huy động thẻ đánh bạc, điên cuồng tiến hành đánh bạc.

Trong tận thế vật tư thiếu thốn, chỉ cần trật tự hơi chút ổn định đều có đại lượng dân cờ bạc xuất hiện.

Dân cờ bạc ở chỗ này kiếm tiền, hơn nữa chính là phát tiết áp lực sợ hãi tương lai.Nhạc Trọng mang theo Trữ Vũ Hân bước vào trong phòng đánh bạc, dân cờ bạc chung quanh đang đỏ mắt không có chút chú ý tới bọn người Nhạc Trọng đã đến.Trữ Vũ Hân kéo cánh tay của Nhạc Trọng và nhìn qua dân cờ bạc điên cuồng giống như dã thú, chau mày nói:- Tại sao lại tới nơi này?

Nhạc Trọng!

Mười đánh bạc chín thua, đánh bạc cũng không phải là thói quen tốt!Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng, trực tiếp đi tới bên một bàn cờ bạc, đem phiếu đánh bạc một trăm tấn lương thực đưa ra, nhìn qua tên chia bài lạnh lùng nói:- xem tại kktruyen.com Tôi mua đại!

Lúc này phải ra đại!- Phiếu một trăm tấn lương thực!- Đại thủ bút!- Người này đại thủ bút!

Vậy mà một lần đánh bạc một phiếu một trăm tấn lương thực.- Cô gái bên cạnh hắn thật xinh đẹp a!"..."

Một đám dân cờ bạc vây quanh người của Nhạc Trọng nghị luận nhao nhao.Nhạc Trọng trừng mắt nhìn tên chia bài, phát động Khủng Cụ Thuật:- Lắc đai, tôi phải thắng!Một đạo tinh thần cường hoành hiện ra.Tinh thần lực tiến vào trong thức hải của tên chia bài, làm cho hắn lâm vào sợ hãi không cách nào kiềm chế được.

Tay của hắn run lên, chợt hắn dùng sức dao động hộp lắc được trải qua huấn luyện nhiều lần, sau đó mở xúc sắc ra và như lọt vào hầm băng.- Đại!- Là đại! !

Mẹ kiếp!

Tiểu tử này vận khí thật tốt! !- Sớm biết như vậy tao đã mua đại là tốt rồi!"..."

Ở một bên vô số dân cờ bạc nhìn thấy một màn này, nhao nhao hối hận kêu lên.- Đại!Nhạc Trọng tiếp tục đem tấm phiếu hai trăm tấn lương thực ném vào đại, sau đó lạnh lùng trừng mắt nhìn tên chia bài.Tên chia bài không cách nào khống chế mà dựa theo lệnh của Nhạc Trọng mà lắc lắc xúc sắc.- Lại là đại!- Quá ngưu a! !

Như vậy cũng được?"..."

Những dân cờ bạc kia liên tục hưng phấn, liên tiếp hai lần đại, chuyện này làm máu của bọn họ sôi trào.

Chương 517: Cao ốc sụp đổ. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Tiếp tục, đại!Tên chia bài đần độn dựa theo lệnh của Nhạc Trọng lắc tiếp.- Quá ngưu! !- Cao nhân ah! !

Lúc này là đổ thần! !

Tuyệt đối là đổ thần! !- Đổ thần!

Thu tôi làm tiểu đệ đi!"..."

Những dân cờ bạc kia hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng với ánh mắt sùng bái.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tiếp tục!

Đại!- Đại! !- Tôi tiếp tục áp đại!"..."

Vô số dân cờ bạc không chút do dự cầm thẻ đánh bạc của mình ném vào cửa đại, thoáng cái có vô số người thắng bạc.Tên chia bài không tự chủ mà dựa vào lệnh của Nhạc Trọng lắc ra đại.Sòng bài này thoáng cái thua hơn hai ngàn tấn lương thực, tất cả dân cờ bạc đều hưng phấn thét lên.- Tiếp tục, đại!Nhạc Trọng không biến sắc lạnh lùng ra lệnh.

Hắn muốn trước khi đám người kia tới phải ăn sạch nơi này.Lúc này tất cả dân cờ bạc kính Nhạc Trọng như thần minh, bọn họ đem toàn bộ thẻ đánh bạc áp vào cửa đại, còn có không ít dân cờ bạc điên cuồng lao qua bên này.Tên chia bài kia phối hợp với Nhạc Trọng lắc ra đại.Nhạc Trọng trong tay thoáng cái có ba ngàn sáu trăm tấn lương thực, đám cờ bạc còn lại cũng có thu hoạch thật lớn.- Tạm dừng một chút!Đúng lúc này, quản lý sòng bạc đầu đổ đầy mồ hôi, mang theo vài tên bảo tiêu chạy tới nơi này.- Như thế nào!

Tại đây thua không nhận nợ sao?Nhạc Trọng nhìn qua tên quản lý và vài tên bảo tiêu đang chạy tới.- Mẹ kiếp!

Lão tử ở chỗ này thua hơn một tấn lương thực!

Thật vất vả mới thắng trở lại một chút, các người không muốn nhận nợ hay sao?- Tôi đã thua ở chỗ này nhiều như vậy, sòng bạc các người thua không nhận nợ sao?"..."

Đám cờ bạc đang tụ tập quanh người của Nhạc Trọng lúc này nhao nhao chửi ầm lên, thế cục thoáng cái khẩn trương lênNhạc Trọng thì ôm Trữ Vũ Hân cười lạnh nhìn qua những cảnh này.

Không cần hắn xuất đầu, những con bạc đông đảo này cũng đủ làm cho sòng bạc này gà bay chó chạy.Tên quản lý đại sảnh trừng mắt nhìn qua Nhạc Trọng và trầm giọng nói ra:- Vị tiên sinh này!

Tôi hoài nghi ngài ăn gian! !

Ngài là người cường hóa a!

Sòng bạc có quy định cấm người cường hóa đi vào đánh bạc đấy!- Tôi không có nhìn thấy quy định này a!

Sòng bạc các người thuần túy là không muốn bồi thường tiền mà!

Mọi người cùng nhau xông lên, nện cái sòng bạc này tìm số thua trở về!Nhạc Trọng cười lạnh, đột nhiên hắn đá một cươc vào người của tên quản lý đại sảnh, đá tên quản lý đại sảnh bay ra xa bảy mét, đụng gãy một cái bàn mới dừng lại.Một cước đá lên người tên quản lý đại sảnh, Nhạc Trọng như mũi tên lao thẳng về phía trước, trong tay huyễn hóa ra hơn mười đạo quyền ảnh đánh lên người tên quản lý sòng bạc và mấy tên bảo tiêu, lập tức đánh mấy tên bảo tiêu bay đi, hung hăng đụng chung quanh và phun ra máu tươi.Nhạc Trọng vừa động thủ, cả đại sảnh sòng bạc lâm vào trong hỗn loạn, rất nhiều mỹ nữ phát ra lớn thét dài.

Trong đại sảnh, khắp nơi đều là nhân loại chạy trốn.

Rất nhiều con bạc nhìn thấy không có ai chế ước bọn họ cả, bọn họ chợt điên cuồng phóng tới nơi hoái đối thẻ đánh bạc, trực tiếp khống chế nhân viên ở khu vực hối đoái thẻ đánh bạc, sau đó đoạt những phiếu lương thực ở đó và điên cuồng bỏ chạy.Đúng lúc này một tên dáng người khôi ngô, vẻ mặt hung tợn, đầu lâu hơi lồi mang theo bộ hạ đi vào và lạnh lùng nói:- Ai dám tới chỗ của tao đảo loạn, không muốn sống sao?Người nam tử trẻ tuổi cai đầu hơi lồi này chính là thập đại kim bài đả thủ của Hồng môn, đao ma Hàn Văn Lực!

Đẳng cấp cường hóa của hắn là cấp 40, chém giết quá rất nhiều biến dị thú, tang thi và cao thủ nhân loại.

Kim bài đả thủ của Thanh Trúc Bang Vân Văn Thanh cũng chết trong tay của hắn.Nhạc Trọng nhìn đao ma Hàn x-e m o n-line, ,tạ i kk tr uy en.com, Văn Lực và lạnh lùng ra lệnh:- Giết sạch bọn chúng!Đột nhiên bạch cốt ngụy trang thành dân cờ bạc lập tức bạo phát lên, thân thể hắn lập tức có gai xương bén nhọn bắn thẳng vào người của Hàn Văn Lực.Ánh mắt Hàn Văn Lực tập trung lên người của Nhạc Trọng, tinh khí thần của hắn toàn bộ quán chú vào Nhạc Trọng, đối mặt với gai xương đột nhiên này thì hoảng hốt.nhưng mà Hàn Văn Lực cũng là cường giả thân kinh bách chiến cho nên đao ảnh trong tay trùng trùng điệp điệp đánh lên gai xương.Một loạt âm thanh kim loại không ngừng vang lên, phải hơn mười đao thì Hàn Văn Lực mới đỡ được gai xương bắn tới.Phanh!

Thời điểm Hàn Văn Lực miễn cưỡng ngăn cản được gai xương bén nhọn công kích, Nhạc Trọng dùng gai độc bắn vào đầu của Hàn Văn Lực một phát.Trong chớp mắt, đầu của Hàn Văn Lực bị nghiền nát, máu và óc văng đầy đất, thân thể của hắn cũng bị gai xương bén nhọn xuyên qua.Gai xương bén nhọn vừa đâm vào người của Hàn Văn Lực thì một đạo gai xương bén nhọn vẽ qua phần eo của đám bộ hạ do Hàn Văn Lực tiến mang theo, hơn mười mấy bộ hạ Hồng môn lập tức bị cắt ra nửa người, máu tươi, nội tạng rơi vãi trên đất, âm thanh thảm thiết không ngừng vang vọng trong Kim Bích Huy Hoàng.Nhìn thấy một màn kinh người như vậy, dân cờ bạc, chia bài, nhân viên phục vụ trong phòng cực kỳ hoảng sợ, nhao nhao chạy ra bên ngoài.Trữ Vũ Hân nhìn thấy hơn mười bộ hạ của Hồng môn bị chém ngang người, trên mặt hiện ra một tia tái nhợt.

Nàng lần đầu tiên nhìn thấy chiến đấu tàn khốc như vậy.Nhạc Trọng nhìn qua những cái cameras và lạnh lùng cười cười, giơ ngón tay thối lên, sau đó mang theo Trữ Vũ Hân, bạch cốt hai người đi ra bên ngoài.Mã Lập Thiết thông qua màn hình giám định nhìn thấy thi thể đầy trong Kim Bích Huy Hoàng, trong mắt hiện ra thần sắc điên cuồng.- Tao nhất định phải giết hắn! !

Tao nhất định phải giết hắn! !Đan Hoành nhìn thấy hơn mười bộ hạ Hồng môn bị chém ngang lưng như vậy, trong nội tâm tràn ngập hối hận, thân hình to lớn của hắn không ngừng run động.Khương Lập Hồng khẽ chau mày trong nội tâm thầm nghĩ:- Chuyện gì xảy ra?

Hắn buông tha như vậy sao?

Không có khả năng, hắn không phải loại người như vậy! !Đây là trong Kim Bích Huy Hoàng đấy, thủ vệ sâm nghiêm, dấu diếm vô số sá cơ.

Nếu như Nhạc Trọng dám xông vào thì Mã Lập Thiết nhất định sẽ cho Nhạc Trọng một giáo huấn.Oanh! !Đúng lúc này cả tòa Kim Bích Huy Hoàng run lên, sau đó giống như co động đất xảy ra vậy.Oanh một tiếng vang thật lớn, cả hòa Kim Bích Huy Hoàng trùng trùng điệp điệp nện lên mặt đất, sụp đổ chia năm xẻ bảy, gần hai trăm bộ hạ Hồng môn bị chôn sống bên trong.Bạch Tiểu Thắng vỗ vỗ lên người của Trần Thăng Cương và cười nói:- Trần Thăng Cương!

Anh lập đại công!

Lần này chỉ sợ có thể tiêu diệt ba phần tư tạp chủng bên trong đấy.Trần Thăng Cương lau lau mồ hôi trên mặt, vẻ mặt đắc ý khiêm tốn nói:- Đều là công lao lớn của lão đại! !

Nếu không được lão đại chú ý!

Tôi còn không biết năng lực của mình có thể dùng như vậy, hơn nữa không phải có lão đại hấp dẫn lực chú ý của bọn chúng bên trong, tôi cũng không thong dong như vậy được.

Chương 518: Cao ốc sụp đổ. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCả tòa Kim Bích Huy Hoàng sụp đổ chính là Trần Thăng Cương lợi dụng dị năng của hắn làm cho nền móng của tòa nhà thay đổi đi, làm cho toàn bộ Kim Bích Huy Hoàng sụp đổ.Bọn người Mã Lập Thiết tất cả đều bị Nhạc Trọng hấp dẫn lực chú y, lúc này mới cho Trần Thăng Cương thời gian phát động kỹ năng.- Trần Thăng Cương!

Tới!- Vâng!Tại Nhạc Trọng ra lệnh thì Trần Thăng Cương rất nhanh đi tới bên cạnh hắn.- Tách ra tại đây!Nhạc Trọng chỉ tay vào phế tích và ra lệnh.Ở trên phế tích có một con chó được triệu hoán ra, con chó này ngửi được khí tức con người.Trần Thăng Cương đi vào một khu vực, phát động kỹ năng, đại địa rạn nứt, lộ ra hai tên bang chúng Hồng môn toàn thân là máu.Nhạc Trọng chỉ nhìn qua hai tên bang chúng Hồng môn và bạch cốt chợt bắn ra hai gai xương đâm xuyên qua tim của bang chúng Hồng môn tiêu diệt đi.Được sự dẫn dắt của con chó, mặt đất không ngừng rạn nứt, một tên người sống sót của Hồng môn cũng bị Nhạc Trọng không lưu tình chút nào ra lệnh cho bạch cốt giết chết.Đại địa rạn nứt, một móng vuốt lớn bạo ra, chộp về phía Trần Thăng Cương.Cùng một thời gian, bạch cốt bắn ra mấy cái gai nhọn đâm lên móng vuốt đo, ngạnh sanh sanh chặt đứt móng vuốt, máu tươi bắn ra.Trên mặt Trần Thăng Cương hiện ra thần sắc kinh hãi, lui ra phía sau vài bước.

Nếu như không có bạch cốt, hắn vừa rồi chỉ sợ đã bị móng vuốt cắt cổ.Từ trong phế tích có âm thanh tức giận của Mã Lập Thiết gầm rú.- Nhạc Trọng! !

Tao là trưởng lão Hồng môn Mã Lập Thiết! !

Mày không thể giết tao! !

Nếu mày giết tao thì cả Hồng môn sẽ giết mày! !

Mày tại thành phố Quý Trữ sẽ không có ngày sống yên ổn.Từ trong phế tích còn có âm thanh run nhè nhẹ của Đan Hoành vang lên.- Nhạc Trọng! !

Tôi là Đan Hoành! !

Là trưởng đồn cảnh sát khu Tân Dương! !

Anh không thể giết tôi! !

Nếu anh giết tôi tương đương giết quan viên của chính phủ và cảnh sat!

Chính phủ tuyệt đối không buông tha cho anh đâu!Ở trong phế tích Khương Lập thở hổn hển, khóe miệng tràn tí ti máu tươi, ở trong phế tích bên cạnh hắn còn có Đan Hoành, còn có hai chị em song sinh trong lồng sắt và Mã Lập Thiết biến thân người sói còn sống.Vừa rồi vào thời điểm tòa nhà đổ xuống, Khương Lập nhanh chóng phát động kỹ năng bình chướng không khí, dựa vào lồng sắt mới miễn cưỡng ngăn được tòa nhà sụp đổ, nếu không bọn họ không chết cũng tàn phế.Tòa cao ốc lộng lẫy sụp đổ làm Mã Lập Thiết, Đan Hoành bị dọa hỏng.

Bọn họ chưa từng cách tử vong gần như vậy.Nhạc Trọng nhìn qua phế tích lạnh lùng nói:- Đều đi ra đi!

Tôi cho các người mười giây.

Không đi ra thì tôi bỏ mặc.Hiện tại Nhạc Trọng chỉ cần một tay là có thể giết sạch nhân loại bên dưới đống đỏ nát, hắn cũng căn bản không cần lo lắng Mã Lập Thiết có thể nghịch thiên.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Mã Lập Thiết lúc này chậm rãi đi ra khỏi phế tích.Biến thân trở thành người sói ba mét, Mã Lập Thiết cụt một cánh tay nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói ra từng chữ:- Nhạc Trọng!

Lúc này tôi nhận thua!

Chỉ cần anh cho tôi còn sống rời khỏi nơi này!

Toàn thể Hồng môn sẽ không truy cứu nữa.

Thanh Thạch Bang cũng là bạn tốt của Hồng môn.Mã Lập Thiết lúc này thầm nghĩ sống sót, về phần tương lai thế nào cũng chỉ có tương lai mới có thể biết rõ.- Phong bế hành động của hắn!Nhạc Trọng nhìn Mã Lập Thiết lạnh lùng ra lệnh.Bạch cốt đột nhiên bạo ra ba gai xương sắc bén bắn lên cánh tay phải và hai chân của Mã Lập Thiết, phế bỏ tứ chi của Mã Lập Thiết, làm cho hắn co quắp té trên mặt đất.- Ah! ! !

Nhạc Trọng! !

Tao muốn giết này!Mã Lập Thiết phát ra âm thanh thống khổ rống to lên.Nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Mã Lập Thiết, Khương Lập Hồng, Đan Hoành, và hai tiểu loli trong lồng sắt lập tức hoảng sợ.Đan Hoành nhìn qua Nhạc Trọng thân thể lạnh run nói ra:- Anh không thể giết tôi!

Tôi chính là quan viên chính phủ! !

Nếu anh giết tôi thì chính phủ sẽ không bỏ qua cho các người.Nhạc Trọng đem một thanh ám ma đao ném tới trước người của Đan Hoành và chỉ vào Mã Lập Thiết một cái, sau đó giơ gai độc vào đầu của Đan Hoành nói ra:- Đan Hoành!

Chặt bỏ đầu hắn, làm việc cho tôi.

Tôi thả anh một con đường sống!

Hoặc là hiện giờ tôi bắn nát đầu của anh!

Tôi cho anh thời gian năm giây cân nhắc!

5...- Thực xin lỗi!Đan Hoành vừa nghe đến Nhạc Trọng nói vậy thì trong lòng tràn ngập sợ hãi tử vong, hắn thoáng cái cầm lấy ám ma đao và dùng sưc chém vào đầu của Mã Lập Thiết một cái.- Đan Hoành!

Mày không được...Mã Lập d own loa d .P R C, m.ới. n.hất t-ại k-kt r-uye n...c,om Thiết vừa mắng được nửa câu, đầu của hắn chợt bị một đao của Đan Hoành chém xuống, cái đầu lăn trên mặt đất.Nhạc Trọng nhìn qua Đan Hoành lạnh lùng cười nói:- Hảo hảo! !

Làm rất tốt!Một đao của Đan Hoành chặt xuống thì cũng triệt để quyết tuyệt với Hồng môn.

Lần này hắn liền trở thành một quân cờ hữu dụng trong tay của Nhạc Trọng.Ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua người của Khương Lập Hồng, thoáng cái ánh mắt của hắn lạnh như băng ra lệnh cho bạch cốt thanh lý.Khương Lập Hồng nhìn qua Nhạc Trọng và trong nội tâm phát lạnh, gấp gáp nói:- Tôi là Khương Lập Hồng, trước kia là quân sư của Mã Lập Thiết.

Cũng là hộ pháp của Hồng môn!

Tôi là người cường hóa cấp 32, có được kỹ năng thao túng không khí.

Tôi nguyện ý bỏ gian tà theo chính nghĩa, thuần phục Nhạc Trọng đại nhân ngài!

Xin ngài tha cho tôi một mạng!

Tôi biết rõ rất nhiều tình báo về Hồng môn.

Tuyệt đối hữu dụng với ngài.Nhạc Trọng nhìn Khương Lập Hồng và trầm giọng ra lệnh:- Mang bọn họ đi!Vài tên chiến sĩ trực tiếp đi tới, đem Khương Lập Hồng, Đan Hoành và hai nữ hài bị nhốt trong lồng sắt đi qua nơi khác.Thời điểm Nhạc Trọng vừa biến mất khỏi nơi này, phương xa vang lên âm thanh xe cảnh sát to rõ, qua hồi lâu thì có nhiều chiếc xe cảnh sát chạy tới hiện trường.Ở gần văn phòng của Đan Hoành, Nhạc Trọng nhìn Đan Hoành và nói:- Đan Hoành!

Anh đã giết chết Mã Lập Thiết.

Hồng môn tuyệt đối sẽ không buông tha cho anh.

Tôi muốn anh lập tức phát lệnh truy nã, truy nã bang chủ, phó bang chủ, cùng sáu đại trưởng lão của Hồng môn!Đan Hoành nhìn qua Nhạc Trọng cười khổ một tiếng nói:- Nhạc Trọng!

Phát lệnh truy nã không phải chuyện đơn giản như tưởng tượng của anh đâu!

Đặc biệt là truy nã người cường hóa cao cấp cần phải thẩm tra thật cẩn thận.

Bang chủ, phó bang chủ, sáu đại trưởng lão của Hồng môn đều là người cường hóa cao cấp cả, bang chủ Hồng môn lại là người tiến hóa, trừ phi bọn họ ở trước mặt công chúng công nhiên giết hơn mười người, sự phẫn nộ của dân chúng khó bình, chúng tôi lúc này mới có thể phát lệnh truy nã với bọn họ.

Nếu không tôi có xin phát lệnh truy nã thì cấp trên cũng đánh trở về.Bang chủ, phó bang chủ, sáu đại trưởng lão của Hồng môn cũng không giống như Nhạc Trọng không có bất kỳ căn cơ nào cả.

Đan Hoành dám vi phạm quy củ sử dụng thủ đoạn đem Nhạc Trọng đánh thành tội phạm truy nã, tuy nhiên lại không dám dễ dàng động tới bang chủ Hồng môn là cự đầu.

Chương 519: Ma trảo của thế lực nước ngoài.Chỉnh sửa : kktruyen.comĐừng nói hắn là một sở trưởng đồn cảnh sát nho nhỏ, cho dù là thị trưởng thành phố Quý Trữ muốn động những đại bang phía này cũng phải cân nhắc tới ảnh hưởng đấy.Nhạc Trọng khẽ chau mày, ánh mắt nhìn qua Đan Hoành có chút bất thiện, hắn phí nhiều công sức như vậy không ngờ lại mang ra một tên phế vật.Đan Hoành dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của Nhạc Trọng thì thân thể như bị kim châm vào vậy, toàn thân không được tự nhiên, thân thể mồ hôi đầm đìa không ngừng run rẩy lên.Khương Lập Hồng nhìn qua Nhạc Trọng hiến kế nói:- Lão đại! !

Bang chủ, bốn đại trưởng lão Hổng môn đều xuất ngoại săn bắn biến dị thú, săn giết tang thi, sưu tầm vật tư rồi.

Mã Lập Thiết lại bị ngài giết!

Bây giờ là thời điểm Hồng môn suy yếu nhất, trong tổng bộ Hồng môn cũng chỉ còn lại phó bang chủ Mạch Lý Cầu Tư cùng trưởng lão Bố Lỗ Tư! !

Chỉ cần ngài còn Đan sở trưởng phối hợp là có thể dễ dàng càn quét Hồng môn! !

Theo tôi được biết, Trầm Anh Trầm thị trưởng đối với Hồng môn là bang phái không có chút hảo cảm nào, chúng ta diệt Hồng môn thì hắn sẽ khoanh tay đứng nhìn, tuyệt đối sẽ không can thiệp!Đan Hoành liên tục nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Lập Hồng nói đúng vậy!

Người cường hóa cao cấp chém giết nhau chỉ cần không quá lộ liễu, Trầm Anh thị trưởng là tuyệt đối không quan tâm tới.

Trầm Anh thị trưởng gần đây thập phần chán ghét những người cường hóa không bị ước thúc!Nhạc Trọng nhướng mày lạnh giọng nói:- Hồng môn phó bang chủ cùng trưởng lão là người nước ngoài?Khương Lập Hồng có chút oán hận nói ra:- Vâng! !

Hồng môn bang chủ Trần Hồng Dã trước kia là một gã cán bộ tập đoàn CMT.

Mạch Lý Cầu Tư, Bố Lỗ Tư chính là cao tầng của tập đoàn CMT.

Bọn họ cùng một chỗ chạy nạn từ Nam Trữ đi vào thành phố Quý Trữ, lợi dụng vật tư phong phú mà thành lập Hồng môn đám.

Hồng môn cũng là bang phái có nhiều người ngoại quốc nhất ở thành phố Quý Trữ này, đại bộ phận người ngoại quốc đều gia nhập Hồng môn và trở thành thành viên của Hồng môn.

Bọn họ thập phần đoàn kết, hơn nữa chiếm cứ địa vị cao.

Ở bên trong Hồng môn thì cao tầng ngoại quốc chiếm cứ hai phần ba.Đây là địa bàn Trung Quốc, vậy mà xuất hiện một bang phái có cao tầng ngoại quốc chiếm cứ hai phần ba làm cho Nhạc Trọng có chút ăn cả kinh.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Đan Hoành lạnh lùng nói:- Anh ta nói thật hay giả?Đan Hoành trong nội tâm cả kinh, không có chút do dự nói ra:- Anh ta nói đúng vậy!

Một câu lời nói dối cũng không có.

Những tin tình báo này chỉ cần là thế lực thân cận với Hồng môn cũng biết.

Nhưng mà bang chủ Hồng môn và bốn đại trưởng lão ra ngoài thì tôi không biết thiệt giả.

Tình báo này chỉ có cao tầng Hồng môn mới biết được mà thôi.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, nhìn qua Đan Hoành ra lệnh:- Tôi quyết định suốt đêm tiêu diệt Hồng môn!

Đan Hoành!

Anh bây giờ lập tức đem nhân viên bên ngoài của Hồng môn bắt lại.

Chuyện khác tôi sẽ xử trí.Đan Hoành bị khí thế bức người của Nhạc Trọng không tự giác đáp:- Vâng!- Có nên lật lọng cắn hắn một cái hay không?Đan Hoành rời khỏi thế lực của Nhạc Trọng thì trong nội tâm hiện ra ý niệm này trong đầu, nhưng mà hắn vừa nghĩ tới việc mình chém đầu Mã Lập Thiết, trái tim nhảy dựng, đem ý niệm này hóa đi.Đan Hoành ở trong lòng thầm an ủi chính mình:- Trầm thị trưởng thập phần chán ghét những bang phái kia tồn tại.

Lúc này đây Thanh Thạch Bang cùng Hồng môn chiến đấu tương đương với chó cắn chó, cho dù Thanh Thạch Bang thắng cũng là hậu hoạn vô cùng.

Lại cho bọn họ tự chém giết lẫn nhau là tốt rồi.Đan Hoành cũng không phải là anh hùng gan lớn làm đại sự gì đó, hắn chỉ thông qua bậc cha chú quan hệ và vuốt mông ngựa mà lên chức sở trưởng.

Tự nhiên không có tâm niệm hiến thân cho chính nghĩa trong đầuRất nhanh Đan Hoành đưa ra mệnh lệnh, từng chiếc xe cảnh sát lần nữa chạy như bay trên đường, lao về địa bàn của Hồng môn, đem từng đám bang chúng Hồng môn bắt lại và giam giữ.Trong tận thế này uy nghiêm của cảnh sát so với quá khứ mạnh hơn không chỉ mười lần, không có người nào dám can đảm trước mặt mọi người phản kháng cảnh sát, trừ phi hắn muốn chết, hoặc là hắn là người tiến hóa, người cường hóa thực lực mạnh mẽ.Trong một trại giam lúc này giam đầy bang chúng của Hồng môn.Trong một văn phòng, thân hình cao lớn khôi ngô, tóc vàng mắt xanh, tuổi chừng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi Mạch Lý Cầu Tư lớn tiếng nhìn qua một nam tử cao lớn, tóc vàng mắt xanh, dáng người khôi ngô, tướng mạo anh tuấn, khí chất bất phàm tuổi chừng hai mươi quát lớn:- Những con khỉ Trung Quốc đáng chết! !

Bố Lỗ Tư, chẳng lẽ anh đem phiếu lương thực cho đám vô dụng kia ăn sao?Mạch Lý Cầu Tư chính là người da trắng theo chủ nghĩa người da trắng thượng đẳng.

Trong mắt của hắn trừ người da trắng ra, tất cả chủng tộc khác đều là hèn mọn.

Hắn đến Trung Quốc là hăn ở tạ Trung Quốc hưởng thụ đãi ngộ cao và tiền lương phong phú, trong lòng của hắn xem thường người Trung Quốc, hắn xem thường như phân chó.Bố Lỗ Tư nhún nhún vai không thèm quan tâm, nói:- Tôi đúng là cho đám khỉ ăn những đám chó Trung Quốc ăn!

Nhưng mà chúng vẫn không nghe lời.

Dù sao chó cũng quá nhiều thì đám chó khác cũng bất an.

Mạch Lý Cầu Tư, anh không cần lo lắng.

Những con chó Trung Quốc kia chỉ cần tiền chuộc mà thôi. xem tại kktruyen.com Tôi đã chơi với bọn chúng quá lâu rồi, chỉ cần anh có tiền, lại là người da trắng, anh chính là thượng đế trong òng của bọn chúng!Tập đoàn CMT trước tận thế là tập đoàn đa quốc gia, tại Châu Âu cũng cũng là tập đoàn to lớn.

Trức tận thế thì cho dù Mạch Lý Cầu Tư đi tới nơi nào của Trung Quốc cũng được quan lớn địa phương thịnh tình thiết đãi, những quan viên này không ngừng vỗ mông ngựa hắn, cầu khẩn hắn đầu tư vào bản địa, giúp bọn họ có chiến tích để thăng quan.Mạch Lý Cầu Tư yên tĩnh một chút nhìn qua phía Bố Lỗ Tư ra lệnh:- Thật sự là đám chó lòng tham không đáy mà!

Bố Lỗ Tư, anh đi nộp tiền bảo lãnh cho bọn chúng ra đi! !

Những kẻ này tuy cấp thấp lại vụng về, nhưng mà làm bia đỡ đạn cũng không tệ!

Hơn nữa phải hoàn thành nhiệm vụ mà sứ đồ đại nhân giao phó, chúng ta cần có đám chó Trung Quốc kia làm bia đỡ đạn.Bố Lỗ Tư ứng một tiếng đi nhanh ra bên ngoài.- Vâng!Mạch Lý Cầu Tư trầm tư:- Rốt cuộc là ai muốn đối phó chúng ta?

Chẳng lẽ là chính phủ thành phố Quý Trữ biết rõ bí mật của chúng ta sao?

Sẽ không, bí mật này chỉ có chúng ta mới biết được.

Nếu như chính phủ thành phố Quý Trữ biết rõ bí mật này, như vậy hiện tại xuất hiện trước mặt của mình chính là quân đội.- Bố Lỗ Tư đại nhân, xin ngài dừng bước!Bố Lỗ Tư vừa đi ra bên ngoài, thời điểm đi tới tầng một có người gọi hắn lại.Bố Lỗ Tư quay đầu lại nhìn thấy người tới là Khương Lập Hồng và bên cạnh chính là Nhạc Trọng, bạch cốt hai người.Trong nháy mắt Bố Lỗ Tư vừa mới quay đầu lại thì một đạo gai xương bén nhọn từ trong người của bạch cốt đâm vào đầu của hắn, trực tiếp xuyên qua đầu của hắn.

Chương 520: Quân đoàn thẩm lí và phán quyết. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comBố Lỗ Tư cũng là cao thủ cường hóa cấp 45, nhưng mà bị bạch cốt đánh lén thì hắn chưa từng phát huy sức mạnh của mình đã bị giết rồi.Sáu gai xương bén nhọn lập tức bắn ra sáu nơi của tòa lầu, thoáng cái tiêu diệt sáu tên bộ hạ của Hồng môn.- Lão đại!

Không có vấn đề!

Tất cả thiết bị giám sát và điều khiển đã bị tôi vô hiệu hóa rồi!Một tên chiến sĩ có kỹ năng thao túng máy tính đã xâm nhập vào hệ thống của nơi này, nhìn qua Nhạc Trọng cười nói.Nhạc Trọng nhìn qua vài tên chiến sĩ mỉm cười, mang theo Khương Lập Hồng, bạch cốt hai người cùng đi ra ngoài.Bạch Tiểu Thắng với tư cách tiên phong xung trận ngựa lên trước, hắn phát động tốc độ siêu cường của chính mình, giống như quỷ mị không ngừng chém giết địch nhân cản đường, cơ hồ tất cả địch nhân vừa thấy mặt đã bị hăn chặt đầu rồi.Bên người của Bạch Tiểu Thắng là Ưng Khai Sơn, Trịnh Minh Hòa cũng không phải đèn cạn dầu, bọn họ là nhưng tay lão luyện tiêu diệt bang chúng Hồng môn như cắt lúa.Dưới công kích của Bạch Tiểu Thắng, Ưng Khai Sơn, Trịnh Minh Hòa ba cường giả, Nhạc Trọng và hai mươi tên chiến sĩ đi đường không có một tia kháng cự nào cả.Thời điểm Nhạc Trọng xông vào tòa lầu thứ mười ba thì đột nhiên cả tòa nhà cao tầng này vang lên âm thanh cảnh báo to rõ.- Đi chết! !

Đi chết! !

Đi chết! !

Ha ha!Bạch Tiểu Thắng hai mắt đỏ thẫm, giống như hổ điên, không ngừng cuồng tiếu xông vào phòng, ánh đao trong tay của hắn chớp động liên tục, một chiến sĩ Hồng môn trong văn phòng bị chém thành hai đoạn.Bạch Tiểu Thắng, Ưng Khai Sơn, Trịnh Minh Hòa ba cao thủ công kích cường thế, mặc dù có chút người cường hóa của Hồng môn xuất hiện, vừa thấy mặt đã bị hắn chém giết.Hồng môn phòng ngự một đường sụp đổ, Bạch Tiểu Thắng dẫn theo đám chiến sĩ chém giết những kẻ dám cản đường.Một tên mặc âu phục màu vàng, tên ngoại quốc này mang theo kinh hãi trên mặt nhìn qua Mạch Lý Cầu Tư nói ra:- Mạch Lý Cầu Tư tổng đốc, những con chó da vàng đã đánh lên tầng mười bẩy! !

Làm sao bây giờ?Mạch Lý Cầu Tư vỗ mặt bàn, sắc mặt trầm xuống, quát lớn:- Vội cái gì?

Lại cho quân đoàn thẩm lí và phán xét xuất hiện đi!

Toàn diệt quân địch!

Một tên cũng không tha!

Quân đoàn thẩm lí và phán quyết đủ để phát hủy toàn bộTên nam tử ngoại quốc kia trên mặt hoảng sợ, sau đó sắc mặt biến thành vui mừng, quay người rời khỏi nơi này:- Quân đoàn thẩm lí và phán xét, dạ!Mạch Lý Cầu Tư vẻ mặt dữ tợn gầm nhẹ nói:- Đám người Hoa khốn nạn, dám khiêu khích uy nghiêm của tao, cho các người biết rõ vũ khí lợi hại của văn minh!- Đi chết! !

Ha ha!Bạch Tiểu Thắng hai mắt đỏ thẫm một đao chém giết chiến sĩ Hồng môn, điên cuồng cười to, hai mươi mấy tên cao thủ Hồng môn lập tức chạy ra bên ngoài.Bạch Tiểu Thắng vừa mới dẫn người giết vào tầng thứ mười bảy, đột nhiên lúc này có một đám người quần áo màu tro, mặc đồng phục ngụy trang của chiến sĩ chạy ra ngoài, bọn họ tay cầm súng trường dẫn đầu hơn hai mươi tên cao thủ xạ kích vào Bạch Tiểu Thắng.

Dưới làn đạn bao trùm như thế này, bên người Bạch Tiểu Thắng dẫn theo hơn hai mươi tên cao thủ té trên mặt đất.Số cao thủ còn lại không né vào công sự che chắn thì sử dụng kỹ năng phòng ngự thủ hộ bản thân.

Hơn mười tên cao thủ thì có tám người lăn một vòng trên đất, trực tiếp lăn ra sau công sự, chỉ có hai tên chiến sị bị bắn vào đầu.Nhạc Trọng dẫn đầu bộ hạ lần đầu tiên xuất hiện thương vong.Một đám người mặc áo bào tro, mặc trang phục nguy trang có bốn cầm theo ống phóng rốc-két chống tăng, bọn chúng nhắm vào đám chiến sĩ sử dụng kỹ năng phòng ngự của Nhạc Trọng và bóp cò.Oanh! !

Oanh! !Nương theo âm thanh nổ tung cực lớn, hai gã cao thủ sử dụng năng lực phòng ngự lập tức bị bắn nổ tung..Mấy tên chiến sĩ áo bào tro này chính là vương bài trong tay Mạch Lý Cầu Tư, quân doàn thẩm lí và phán quyết, người trong quân đoàn này đều trải qua huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, số lần xạ kích vượt qua ba ngàn viên đạn, tinh thông thao túng các loại vũ khí hiện đại, hơn nữa lợi dụng tố chất thân thể trải qua cường hóa thì mỗi một gã đều là người cường hóa ngoài cấp 15, trang bị tận răng, đám người trong quân đoàn này đều là người ngoại quốc, trong lúc dị quốc tha hương thì vô cùng đoàn kết, ý chí chiến đấu ương ngạnh, tuy số lượng ít nhưng mà sức chiến đấu có thể so được với một doanh.Đánh giáp lá cà không tới hai mươi giây, bên của Nhạc Trọng tổn thất bốn cao thủ tinh nhuệ thân kinh bách chiến.

Nếu không phải trên người bọn họ mặc giáp da biến dị thú cấp ba thì chỉ sợ con số chết nhiều hơn nữa.Quân đoàn thẩm lí và phán quyết sử dụng hỏa lực cường đại bức lui Bạch Tiểu Thắng, hơn mười chiến sĩ lập tức móc lựu đạn ném qua phía bọn người Bạch Tiểu Thắng.- Hỗn đản đáng chết!Một tên người cường hóa dưới trướng Nhạc Trọng có năng lực thao túng gió, một cổ gió lốc cường đại quét ngược hơn mười quả lựu đạn về phía sau, bay ngược vào đám quân đoàn thẩm lí và phán xét.- Cái này là tụi mày gieo gió gặt bão!Bạch Tiểu Thắng nhìn qua lựu đạn bay ngược ra phía sau.Trước mắt những quả lựu đạn rơi vào trận địa của đám người thẩm lí và phán quyết, trong quân đoàn thẩm lí và phán xét có năm tên lạnh như băng cầm súng bắn thẳng vào đám lựu đạn kia.Oanh!

Oanh!Hơn mười quả lựu đạn kia bị bọn họ bắn nổ tung.- Là cao thủ!Bạch Tiểu Thắng nhìn qua số lựu đạn bị băn nổ tung trên không, trong nội tâm rùng mình.

Tài bắn súng này trong hơn hai mươi tên cao thủ hắn mang theo không có mấy người làm được.Những cao thủ trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết này thấy sử dụng không có hiệu quả, lập tức trang bị thêm súng bắn lựu đạn phát xạ, bắn vào đám chiến sĩ đang nấp sau công sự che chắn.Oanh!

Oanh!

âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, một công sự che chắn bị nổ tung toàn bộ, một người cường hóa nhanh nhẹn buộc phải rời bỏ nơi ẩn nấp của mình, phát động kỹ năng, giống như quỷ mị phóng qua công sự khác.Tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn này vừa mới lao ra khỏi công sự che chắn thì trúng ba viên đạn vào đầu..Cả quân đoàn thẩm lí và phán quyết đều là một đám người vũ trang tận răng, có thể nói là binh khí hình người, lúc này hoàn toàn áp đảo người của Bạch Tiểu Thắng.Trong quân của Nhạc Trọng cũng có cao thủ xạ kích, nhưng mà những viên đạn bắn vào người của đám quân đoàn thẩm lí và phán quyết kia lại dội ra ngoài, không cách nào làm đối phương bị thương mảy may.- Giết sạch bọn chúng!Loảng xoảng!

Đúng lúc này nương theo đó là âm thanh cửa sổ nát bấy, bốn đạo gai xương bén nhọn bắn vào đám quân đoàn thẩm lí và phán quyết, bốn tên quân đoàn thẩm lí và phán xét lập tức bị tiêu diệt.Bạch cốt toàn thân đen kịt giống như ma quỷ xuất hiện trong trận địa, trong một chớp mắt từ trong người của nó bắn ra ngoài mười gai xương bén nhọn, nhấc lên một cổ huyết nhục phong bạo.Đám quân đoàn thẩm lí và phán quyết trong phạm vi công kích bị chém thành nhiều đoạn, vô số huyết nhục nội tạng bắn tung tóe chung quanh, thảm trạng thê thảm.

Chương 521: Quân đoàn thẩm lí và phán quyết. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comBạch cốt lúc này chém giết hơn tám tên cao thủ quân đoàn thẩm lí và phán quyết, chợt cầm trong tay búa lớn tiến lên phía đám người thẩm lí và phán quyết.Một gã quân đoàn trưởng của thẩm lí và phán quyết nhìn qua bạch cốt và ra lệnh.- Công kích! !

Giết nó! !

Giết nó!Hơn mười tinh nhuệ của thẩm lí và phán quyết cầm súng dốc sức liều mạng bắn phá vào người bạch cốt, viên đạn dày đặc bắn lên người của bạch cốt và dội ra ngoài, không có chút tổn thương nào cả.Bạch cốt phát động kỹ năng đáng sợ, trong một giây vượt qua khoảng cách mười mét, nhảy vào tron trận doanh đám người thẩm lí và phán quyết, thân thể của nó gai xương bắn ra ngoài, sáu gã chiến sĩ thẩm lí và phán quyết lập tức bị chém thành thịt vụn.Bạch cốt tiếp tục chớp động thân hình, xuất hiện ở bên người bốn tên thẩm lí và phán quyết, bốn tên này lập tức bị chém thành mảnh vụn.- A a a a ! !

Quái vật! !

Quái vật! !Nhìn thấy một màn vô cùng khủng bố kia, một gã chiến sĩ thẩm lí và phán quyết hai mắt hiện ra thần sắc hoảng sợ, cầm súng điên cuồng bắn phá vào người bạch cốt.Chỉ trong một giây, bạch cốt đã phóng qua phía tên chiến sĩ này, thân thể của tên chiến sĩ này bị chém thành bảy đoạn, máu tươi văng khắp nơi, biến thành khối thịt rơi trên mặt đất.Tên trưởng quan của thẩm lí và phán quyết rống to lên, hơn nữa nhanh chóng vứt súng trường cầm lấy súng phóng lựu:- Dùng lựu đạn! !

Không nên dùng viên đạn, nó không sợ đạn!Mười tên chiến sĩ thẩm lí và phán quyết nhao nhao giơ súng phóng lựu nhắm thẳng vào bạch cốt.Bạch cốt thân hình chớp động, giống như quỷ mỵ nhảy lên vách tường bốn phía, chuyện này làm đạn phóng lựu của đám thẩm lí và phán quyết không bắt được quỹ tích di động của nó.Từng đạo gai xương bén nhọn không ngừng bộc phát ra ngoài, trực tiếp xuyên thủng đầu của đám chiến sĩ thẩm lí và phán quyết đang cầm súng phóng lựu, đóng đinh trên đất.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua bạch cốt qua lại chém giết đám người thẩm lí và phán quyết cường đại thì trong nội tâm rung độn mạnh.- Quá mạnh mẽ! !

Đây là thực lực của bạch cốt sao?Bạch Tiểu Thắng tự nhận tốc độ vượt xa bạch cốt, nhưng nếu cả hai chính diện giao phong thì chỉ sợ qua một hồi hắn sẽ bị bạch cốt chém giết.

Bạch cốt đao thương bất nhập và gai xương tùy ý bắn ra ngoài vô cùng đáng sợ đấy.Ưng Khai Sơn nhìn thấy quân đoàn thẩm lí và phán quyết không ngừng bị bạch cốt chém giết thì nội tâm rung động, trong lòng của hắn dã tâm mơ hồ bị cưỡng chế dừng lại.- Thật mạnh! !

Không hổ là tâm phúc trung thành và tín nhiệm nhất của Nhạc Trọng!Bạch cốt giống như cối xay thịt không ngừng tiêu diệt đám chiến sĩ thẩm lí và phán quyết, không qua hai mươi giây ngắn ngủi, năm mươi tên chiến sĩ quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã bị tiêu diệt.- Đi chết! !

Quái vật! !Một tên trưởng quan trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết là người cường hóa đẳng cấp hơn 40 rống lên phát động niệm động lực bích chướng, một tầng bình chướng ngăn cản bạch cốt tiếp tục giết người của hắn.Một gã thủ lĩnh của thẩm lí và phán quyết trong tay cầm một thanh ám ma đao, một đao mang theo khí thế cường đại bắn về phía bạch cốt.Thân hình bạch cốt nhoáng một cái, chợt hai gã thủ lĩnh của quân đoàn thẩm lí và phán quyết không chém trúng, nó thoáng nhảy qua đám người khác, cốt nhận chớp động, vài tên thẩm lí và phán quyết bị phanh thây chết tại chỗ.Bạch cốt lúc này trí tuệ sơ cấp đã cường hóa một lần, nó đã học được cách phân biệt mục tiêu mạnh yếu trên chiến trường, mục tiêu mà nó nhìn chằm chằm khó có thể thoát chết được.Lại có bảy tên chiến sĩ thẩm lí và phán quyết chết trong tay bạch cốt, lúc này quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã không còn ý chí chiến đấu, bọn họ nhanh chóng bỏ chạy ra phía sau, còn có người nhảy ra bên ngoài cửa sổ.- Sát!Bạch Tiểu Thắng thấy thế cầm ám ma đao trong tay lao ra đầu tiên.Lúc này quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã sụp đổ, chỉ còn lại hai tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết cường đại đang ngoan cố chống cự mà thôi.Ưng Khai Sơn vung tay lên, phát động kỹ năng thao tác băng hàn, từng đạo băng chùy bén nhọn bắn qua phía hai tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết.Hai tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết này một tên phát động bình chướng khống khí, dễ dàng ngăn cản băng chùy lao tới, tên còn lại đao pháp lão luyện, chém nát từng băng chùy.- Khải Đặc!

Coi chừng!Tên kia dùng đao nát chém toàn bộ b ăng trùy nhìn qua đồng bạn phía sau một cái thì sắc mặt đại biến.Tốc độ của Bạch Tiểu Thắng giống như quỷ mị mượn thời điểm băng trùy nát bấy đã vượt qua sau lưng tên thủ lĩnh phát động kỹ năng bình chướng không khí.- Quá muộn!Bạch Tiểu Thắng lạnh lùng cười cười, dao găm sắc bén trong tay đâm một cái, trực tiếp đâm thủng yết hầu của tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết.Tên thủ lĩnh quân đoàn thẩm lí và phán quyết hiện ra thần sắc kinh hãi và không thể tin té trên mặt đất.- Khải Đặc!Tên thủ lĩnh thẩm lí và phán quyết sử dụng đao tên là Lạp Nhĩ Mạn liên tục chém qua phía Bạch Tiểu Thắng.Lạp Nhĩ Mạn cũng có đao pháp cấp ba sở trường cường hóa, tuy nhiên tốc độ của hắn kém xa Bạch Tiểu Thắng, lại nương vào thân pháp cường đại nên Bạch Tiểu Thắng miễn cưỡng chiến thành ngang tay.Trịnh Minh Hòa nhìn qua bên này trực tiếp dẫn người tấn công.Ưng Khai Sơn, Thượng Luân hai người vây công Lạp Nhĩ Mạn.

Chiến sĩ còn lại cũng đi theo.Sau lưng có Trịnh Minh Hòa xuất hiện.

Lạp Nhĩ man vốn thực lực dưới Bạch Tiểu Thắng, bây giờ có Ưng Khai Sơn, Thượng Luân hai đại cường giả gia nhập vây công thì hắn chật vật không chịu xem tạ i k-k tr.u,y-e-n .co,m nổi, thực lực của hắn tuy cường hoành, nhưng mà ba người Bạch Tiểu Thắng vây công thì hắn vô cùng khổ sở.- Đầu hàng! !

Đừng giết tôi!Trên lầu thứ mười tám, nhìn qua tên chiến hữu dễ dàng bị bạch cốt thành vài đoạn, dưới sợ hãi thúc dục, một gã chiến sĩ quân đoàn thẩm lí và phán quyết lập tức vứt bỏ vũ khí lớn tiếng cầu khẩn.Lúc này toàn bộ quân đoàn thẩm lí và phán quyết đã tiêu hao hơn sáu thành, hai đại thủ lĩnh vừa chết, mỗi người bị cuốn tới thì những chiến sĩ thẩm lí và phán quyết sĩ khí sụp đổ, bọn họ không nhìn thấy cơ hội chiến thắng nên lập tức đầu hàng ngay.Chiến sĩ của Châu Âu trong chiến tranh vô cùng cường hoành.

Nhưng mà thời điểm không nhìn thấy thắng lợi thì bọn họ sẽ sảng khoái đầu hàng ngay.Dị quang trong mắt bạch cốt lóe lên, gai xương của nó bắn qua một tên chiến sĩ, trực tiếp chém đầu của tên này, đầu của tên này bay lên cao cao.- Đầu hàng! !

Tôi cũng đầu hàng! !- Tôi đầu hàng! !Những chiến sĩ trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết này vẻ mặt hoảng sợ, vứt bỏ vũ khí, nhao nhao hai tay ôm đầu ngồi trên mặt đất.- Thật là lợi hại!Thời điểm Trịnh Minh Hòa dẫn người xông vào tầng mười tám, liền nhìn thấy hai hàng người đang ôm đầu ngồi xuống, trong lòng của hắn hiện ra vẻ kinh hãi.

Chương 522: Bản thiết kế chiến y Nạp Mễ. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhững tên chiến sĩ này sức chiến đấu mạnh mẽ thì Trịnh Minh Hòa vừa rồi đã tự mình lĩnh giáo qua.

Bọn chúng phối hợp ăn ý, huấn luyện nghiêm chỉnh, ý thức chiến đấu hài lòng.

Nếu không phải có bạch cốt đột nhiên giết vào, đánh sụp đổ ý chí chiến đấu của bọn họ, nếu không cho dù quân của Nhạc Trọng chiến thắng thì chỉ sợ cũng phải trả giá càng thê thảm hơn.- Chư vị Thanh Thạch Bang!

Tôi là Mạch Lý Cầu Tư!

Tôi có thể nói chuyện với thủ lĩnh các vị hay không! !

Giữa chúng ta có lẽ có chút hiểu lầm!Đúng lúc này từ trong tất cả các tầng lầu truyền ra âm thanh của Mạch Lý Cầu Tư.Mạch Lý Cầu Tư nói:- Tôi ở tầng hai mươi hai chờ các người!- Lão đại, làm sao bây giờ?Trịnh Minh Hòa quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng hỏi.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và ra lệnh:- Tiếp tục tiến công!

Đánh tới tầng cao nhất!

Đánh tan toàn bộ các lực lượng chống cự.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì bạch cốt nhanh như mũi tên lao lên tầng mười chín.Ở tầng mười chín chính là nơi cao tầng Hồng môn hưởng lạc, ở nơi này có rất nhiều nữ nhân ăn mặc bạo lộ, có người Trung Quốc, còn có nữ nhân ngoại quốc mắt xanh da trắng, nhưng mà những nữ nhân ngoại quốc này đều có tướng mạo hết sức bình thường.Những nữ nhân này nhìn thấy đám người toàn thân là máu, trên người còn dính chút ít thịt nát và xương, tâm thần và thân thể run rẩy, trong mắt hiện ra vẻ sợ hãi.Bạch cốt lúc này không nhận thấy có gì uy hiếp thì lập tức đi lên tầng hai mươi.Ở tầng hai mươi, tầng hai mươi mốt lúc này không có ai, Nhạc Trọng đi lên tầng hai mươi hai liền trông thấy Mạch Lý Cầu Tư thập phần ngạo mạn ngồi ngay ngắn trên ghế lão bản nhìn chằm chằm vào hắn.Ở bên người của Mạch Lý Cầu Tư còn có mười ba tên người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh, bọn họ dáng người khôi ngô, trên người tỏa ra khí thê mạnh mẽ, hiển nhiên đều là nhân vật không dễ chọc.Mạch Lý Cầu Tư lườm Nhạc Trọng và lạnh lùng nói:- Tôi là Mạch Lý Cầu Tư, anh chính là Thanh Thạch Bang Nhạc Trọng sao?Bang chủ Thanh Thạch Bang là ai, bảo tới gặp tôi!Trong mắt của Mạch Lý Cầu Tư thì người Môn gô lô ít đều là tồn tại thấp kém, hắn chỉ nguyện ý nói chuyện với bang chủ Thanh Thạch Bang mà thôi, nói chuyện với nhân vật nhỏ như Nhạc Trọng sẽ hạ thấp thân phận của hắn.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, vung tay lên, gai độc trực tiếp nổ súng.Phanh một tiếng súng vang!Đầu của một tên ngoại quốc đứng bên cạnh Mạch Lý Cầu Tư lập tức nổ tung, máu tươi bắn tung tóe trên đất.Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Nơi này là địa bàn của tao!

Đều thành thật lại đi, nếu như bọn mày muốn chết thì tao có thể tiễn bọn mày một đoạn đường!Một gã ngoại quốc tức giận nhìn qua Nhạc Trọng gầm thét và sờ soạng súng bên hông.

- Hỗn đản! !

Mày dám giết người của tao! !

Tao sẽ giết bọn mày!Phanh một tiếng súng vang!

Tay của tên người ngoại quốc là người cường hóa cấp 30 còn chưa chạm vào súng ngắn, đầu hắn chợt nổ tung, thi thể té trên mặt đất.Nhạc Trọng nhìn qua mười một tên người ngoại quốc nói ra.- Muốn chết thì các người tùy tiện động đậy!

Không muốn chết thì bất động.Mà bạch cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng lúc này cầm búa lớn chỉa thẳng vào đám người ngoại quốc này, chỉ cần những cao thủ kia có bất kỳ dị động, nó sẽ lập tức chém giết ngay.Mười một gã cao thủ ngoại quốc đối mặt với Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người, trong nội tâm sinh ra cảm giác sợ hãi, thân thể cũng run nhè nhẹ, không dám cử động gì cả.Mạch Lý Cầu Tư cưỡng chế tức giận trong lòng nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Nhạc Trọng! !

Những người ngoại quốc chúng tôi hảo tâm đi tới nơi này xây dựng nhà máy cho các người!

Anh lại nhẫn tâm đối phó những người tới đây giúp quốc gia các người hay sao?

Chính phủ Trung quốc tuyệt độ sẽ không bỏ qua phần tử khủng bố phá hoại quan hệ này đâu.

Anh hiện tại rời đi còn kịp, nếu không tôi nhất định sẽ trách cứ chính phủ Trung Quốc, bắt cách anh lại!Đối phó người Trung Quốc thì biện pháp tốt nhất chính là thông qua chính phủ tạo áp lực mới được.

Cho dù là trước hay là sau tận thế, Mạch Lý Cầu Tư chơi chiêu thức này cũng xuất thần nhập hóa.Phải biết rằng chính phủ sợ truyền thông nước ngoài, người ngoại quốc cưỡng gian phụ nữ trước mặt nhiều người cũng chỉ sử phạt mười lăm ngày giam giữ, mà người ngoại quốc cưỡng gian không có bao nhiêu bối cảnh.

Mạch Lý Cầu Tư chính là cự đầu do công ty đa quốc gia phái tới, chính phủ bên kia sẽ cung kính với bọn họ, hắn dùng danh nghĩa chính phủ cũng dễ dàng.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và bóp cò.Phanh một tiếng vang thật lớn!

Đầu của một tên ngoại quốc nổ tung.Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Mạch Lý Cầu Tư, mày nói nhảm quá nhiều!

Những chuyện mày nói chỉ là cứt chó!

Có bản lĩnh mày bây giờ nên điều động đại quân vây quét tao này!

Nếu không mày còn nói nhảm tao sẽ xử bắn mày đấy.Nhạc Trọng lạnh lùng uy hiếp:- Mạch Lý Cầu Tư, bây giờ mày có một cơ hội.

Mang theo người của mày lập tức đầu hàng, nếu không tao sẽ giết chết toàn bộ tụi mày!- xem tại kktruyen.com Con chó Trung Quốc!

Tao nhất định phải giết mày!Trong nội tâm Mạch Lý Cầu Tư tràn ngập tức giận, hắn lần đầu tiên bị người Trung Quốc sỉ nhục như vậy, đối với người theo chủ nghĩa người da trắng thượng đẳng đây là sỉ nhục.Trong lòng Mạch Lý Cầu Tư bị tức giận bao phủ, hắn thoáng cái gào lên:- Mày vọng tưởng! !

Đồ người Hoa chó chết!

Muốn tao đầu hàng mày, tuyệt đối không có khả năng! !

Lên đi, giết nó!Mạch Lý Cầu Tư vừa mới tức giận gầm rú, chợt có sáu âm thanh vang lên, sáu gã cao thủ người nggoaij quốc nổ súng.Bốn tên cao thủ còn lại thân hình vừa khẽ động, hai đạo gai xương bén nhọn đâm vào đầu của bọn họ, đóng đinh bọn họ lên tường!- Tôi đầu hàng! !

Đừng giết tôi!Một tên cao thủ ngoại quốc trẻ tuổi hoảng sợ kêu lên.Một tên cao thủ ngoại quốc khác lập tức vứt bỏ vũ khí, hai tay giơ lên cao, ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất.Mạch Lý Cầu Tư vừa mới đứng lên, một đạo gai xương bắn tới, trực tiếp xuyên thủng thân thể của hắn, xuyên thủng vai phải của hắn và đính lên tường.Mạch Lý Cầu Tư bị đóng ở trên tường, lúc này thống khổ kêu thảm thiết, một bên lớn tiếng mắng:- A a a a! !

Bọn người Hoa khốn khiếp! !

Mày tuyệt đối không có kết quả tốt.

Tao chết thì chủ của tao sẽ tới Trung Quốc, đem toàn bộ người Hoa thấp hèn chúng mày thiêu chết cháy toàn bộ.Mạch Lý Cầu Tư cũng không phải người cường hóa, hắn chỉ là người bình thường.

Hắn có thể trở thành phó bang chủ Hồng môn cũng bởi vì dưới tay của hắn có nhiều cao thủ, đồng thời còn có một chi quân đoàn thẩm lí và phán quyết thực lực vô song.Nhạc Trọng nhìn qua Mạch Lý Cầu Tư bị đính lên tường, lạnh lùng hỏi:- Bọn mày là ai?

Lệ thuộc tổ chức gì?Mạch Lý Cầu Tư nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười dữ tợn, sau đó nhìn qua Nhạc Trọng phun một cục nước bọt:- Phi! !

Mày vĩnh viễn không tìm được đáp án.

Chương 523: Bản thiết kế chiến y Nạp Mễ. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comƯng Khai Sơn đi đến bên người Nhạc Trọng và nhìn qua Mạch Lý Cầu Tư bị đóng đinh lên tường, nói:- Lão đại!

Giao thằng này cho tôi!

Tôi sẽ làm cho hắn thành thành thật thật khai toàn bộ chân tướng.Nhạc Trọng lãnh khốc nói ra:- Tốt lắm!

Tôi giao hắn cho anh!

Giết chết hay làm tàn phế đều được!

Tôi chỉ cần tình báo mà thôi.- Vâng!

Lão đại!Ưng Khai Sơn lộ ra nụ cười dữ tợn, đi đến trước người của Mạch Lý Cầu Tư và hắn đem thân thể của Mạch Lý Cầu Tư giật từ gai xương đi xuống, sau đó kéo vào trong căn phòng nhỏ.- Aaaaaaaaa...Từ trong căn phòng nhỏ truyền ra âm thanh thống khổ tê tâm liệt phế của Mạch Lý Cầu Tư.- Tôi nói!

Tôi nói! !

Cái gì tôi cũng nói, aaaaaaaaaa....Mạch Lý Cầu Tư kiên trì không quá hai mươi giây trong tay của Ưng Khai Sơn.Có hai gã cao thủ ngoại quốc thân thể đều lạnh run, không biết Mạch Lý Cầu Tư rốt cuộc thê thảm thế nào.Nhạc Trọng thì đi tới trước cài bàn của Mạch Lý Cầu Tư tìm một hồi lâu, nhìn xem có thể từ trong đó tìm ra bảo vật hay tài liệu gì không.Nhạc Trọng lại lật tới lật lui cái bàn của Mạch Lý Cầu Tư và đột nhiên nhìn thấy bản thiết kế.- Ồ!

Đây là cái gì?- Bản thiết kế bảo vật cấp năm tiêu chuẩn quân dụng, trang bị tác chiến Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục.

Muốn chế tạo Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục cần phải lấy da của biến dị thú làm sợi, dùng đất vàng làm điều hòa, làm biến đổi màu ngụy trang, có khả năng kháng phóng xạ, chống cự súng trường 762 li xạ kích, toàn bộ thuộc tính +3.

Chế tạo cần tài liệu biến dị thú cấp hai...Nhạc Trọng cầm lấy bản thiết kế kia lên, trong đầu của hắn vang lên âm thanh chi tiết và cách chế tạo Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục.Chế tác Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục tài liệu quan trọng nhất chính là máu của biến dị thú cấp hai, tài liệu khác đều tương đương bình thường.

Phương pháp chế tác không quá khó khăn, nhưng mà trình tự có chút rườm rà, chỉ cần dựa theo bản thiết kế này mà làm thì ai cũng có thể dễ dàng chế tạo ra cả.Nhạc Trọng cầm bản thiết kế Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục và hưng phấn nghĩ thầm.- Quá tốt!

Có thứ này thì sau này có thể tổ chức đại quân cường hóa rồi!Phảng Sinh Nạp Mễ chiến đấu phục so phòng ngự thì kém da thú biến dị cấp ba, nhưng mà toàn bộ thuộc tính của nó +3 đấy, là một kiện trang bị hệ thống thần ma.Trang bị trong hệ thống thần ma hiện tại tỉ lệ rơi ra cực thấp,dươi trướng của Nhạc Trọng thì phòng hộ phục cấp hai có hai mươi người mặc, phòng hộ phục cấp ba một người, phòng hộ phục cấp bốn chỉ có mình hắn mà thôi.Nếu như có thể chế tạo nhiều phòng hộ phục này, tố chất thân thể thủ hạ của Nhạc Trọng sẽ cường hóa thật lớn.

Toàn bộ thuộc tính +3, đây là đề cao tám điểm cường hóa đấy.Quân đoàn thẩm lí và phán quyết cường hoành như vậy cũng là do trang phục này thêm vào.Nhạc Trọng cầm lấy bản thiết kế này trong nội tâm nóng rực suy nghĩ thầm:- Huyết dịch biến dị thú cấp hai sao?

Đáng tiếc, trước kia không có thu thập huyết dịch của chúng a.

Xem ra phải đi săn vài con biến dị thú cấp hai rồi.

Ưng Khai Sơn kéo Mạch Lý Cầu Tư đi tới, nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo nói:- Lão đại! !

Đã thẩm vấn hoàn tất!

Hắn đã khai toàn bộ!Nhạc Trọng nhíu mày nói:- xem o,nlin.e- tạ,i, k-k t r uy en.-com Ah!

Nói đi!Ưng Khai Sơn chợt đem toàn bộ tình báo mà Mạch Lý Cầu Tư khai một năm rõ mười nói cho Nhạc Trọng.

Nghe những tin tình báo kia, trong nội tâm của Nhạc Trọng trầm xuống, giống như có tảng đá lớn áp vào lòng.Mạch Lý Cầu Tư gia nhập tổ chức có tên là Thiên Đường Thần Quốc, đây là tổ chức do mấy đại tập đoàn ở Châu Âu sau tận thế cùng hợp lực tạo thành.Trong mấy tập đoàn lớn này thì tập đoàn CMT cũng là một cái trong số đó.

Mấy tập đoàn lớn này tích tài phú và khoa học kỹ thuật khổng lồ, kéo dài qua hơn mười quốc gia, có được công nhân hơn trăm vạn.Sau khi thế giới biến dị thì đại bộ phận thủ lĩnh và cao tầng quốc gia hoặc quân đội biến thành tang thi cả rồi.

Thời điểm thế giới biến dị thì cao tầng mấy tập đoàn này may mắn tránh được một kiếp.

Những thủ lĩnh các tập đoàn này có định liên hợp với nhau, liên thủ cùng một chỗ thành lập Thiên Đường Thần Quốc là tổ chức lớn có màu sắc tôn giáo trong đó.Mấy tập đoàn xuyên quốc gia này có tập đoàn khống chế trong tay mấy vệ tinh nhân tạo.

Chính vì có hình ảnh vệ tinh và điện thoại vệ tinh, lệnh của Thiên Đường Thần Quốc có thể trực tiếp truyền tới các góc trên thế giới.Mạch Lý Cầu Tư chính là một thống soái cao nhất của Thiên Đường Thần Quốc tại Quảng Tây này.

Hồng môn chính là hắn sáng lập ném cái đinh vào thành phố Quý Trữ.

Hắn dùng Hồng môn yểm hộ, không ngừng phát triển thế lực của mình và đồng thời kiên nhẫn cùng đợi cơ hội.

Nếu một khi thành phố Quý Trữ bất ổn, là thời điểm hắn mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết đem trọn thành phố Quý Trữ chiếm đoạt.Thiên Đường Thần Quốc là tổ chức nghiêm mật, phân công minh xác, nhân thủ sung túc, khoa học kỹ thuật phát đạt, trong tay có hơn ba trăm vạn người sống sót, số lượng quân đội vượt qua ba mươi vạn.

Hiện tại đã bắt đầu chỉnh hợp tài nguyên ở Châu Âu, đồng thời vi tương lai đã bắt đầu bố cục toàn cầu.

Phi Châu, Bắc Mĩ, Nam Mĩ, Ấn Độ, Nhật Bổn, Đông Nam Á, vùng Trung Đông cũng đã có người tu kiến thế lực của họ.Trong đó phần quan trọng nhất là ở Châu Âu, nghe nói thành phố Berlin đã bị bọn họ thu phục, hơn nữa trở thành tổng bộ của Thiên Đường Thần Quốc.Mà Nhạc Trọng lúc này người sống sót trong tay mới hai mươi vạn, quân đội hơn một vạn người còn phân bố ở khu vực lớn, miễn cưỡng chỉ có thể chế tạo ra viên đạn súng trường và các vũ khí hạng nhẹ.

So sánh với Thiên Đường Thần Quốc là tổ chức khổng lồ thì Nhạc Trọng biến thành nghèo khó như ăn mày vậy.Nhạc Trọng có dã tâm phu quốc gia, nhưng mà trong Trung Quốc thật sự là người quá nhiều, một Quảng Tây đã có năm ngàn vạn, tang thi cũng có hơn bốn nghìn vạn.

Nếu tang thi như vậy cho dù hắn muốn thu phục Quảng Tây cũng khó khăn quá nhiều.Hơn nữa hiện tại chính là tận thế, Trung Quốc có vô số kiêu hùng, mỗi người đều có ý định của riêng mình, ai cũng sẽ không dễ dàng cho người ta đánh cơ nghiệp của mình.

Mượn Nhạc Trọng mà nói, có người nào muốn chiếm đoạt cơ nghiệp mà hắn tay không dựng nên, hắn tuyệt đối không bỏ qua cho kẻ đó.- Mình vẫn còn quá kém!Nhạc Trọng hai đấm nắm chặt thập phần trầm trọng thở dài một hơi.

Hắn trước tận thế chỉ là sinh viên mà thôi, một đường dốc sức trải qua vô số lần chiến đấu mới đi được tới bước này.

Mà Thiên Đường Thần Quốc trước tận thế chính là mấy tập đoàn lớn của thế giới sáng lập nên, đối phương có vô số nhân tài, khoa học kỹ thuật, vật tư.

Song phương căn bản không cùng cấp bậc.

Nhạc Trọng lúc này thành tựu tự nhiên không bằng đối phương.Chỉ có một Hồng môn đối với Thiên Đường Thần Quốc mà nói chỉ là một trăm hàng trăm phân bộ của nó mà thôi, cho dù bị Nhạc Trọng diệt cũng tổn thất không lớn.

Chương 524: Thiên Đường Thần Quốc.Chỉnh sửa : kktruyen.comNhạc Trọng chuyển đổi tâm tình của mình, đem uy hiếp của Thiên Đường Thần Quốc ném qua một bên.- Tính toán!

Chuyện tương lai nói sau đi!

Mình phải nắm chắc hiện tại! !

Hiện tại còn sống mới là tốt nhất.Công chiếm Hồng môn xong Nhạc Trọng cũng đạt được bản thiết kế phòng hộ phục, còn thu được trang bị vũ khí ba doanh hiện đại, một vạn năm ngàn tấn lương thực và nhiều vũ khí lạnh.Đồng thời bang chúng của Hồng môn cũng bị Nhạc Trọng dẫn đầu Thanh Thạch Bang nuốt vào.Bang phái chung quanh Hồng môn nhìn thấy Hồng môn ngã xuống, cũng đều nhao nhao ra tay đoạt địa bàn, cướp người, đây là một hồi thịnh thế của bọn họ, Hồng môn chỉ lặng lẽ bị chiếm đoạt.Nhạc Trọng dẫn Thanh Thạch Bang chiếm phần lớn nhất, số lượng bang chúng vượt qua năm ngàn người, là siêu cấp bang phái.

Cũng có không ít người cường hóa độc hành gia nhập vào Thanh Thạch Bang mà Nhạc Trọng sáng tạo, trở thành bang chúng của Thanh Thạch Bang.Hồng môn bị diệt, tin tức này làm chấn động toàn bộ thành phố Quý Trữ.Thành phố Quý Trữ còn có ba đại bang phái như Thanh Trúc Bang, Thải Phượng bang, Thiên Long bang bọn họ liên tục tăng cường phòng ngự, cảnh giác Thanh Thạch Bang đang giống như dã thú tràn ngập tính công kích, thủ đoạn hung ác cực kỳ.Có Đan Hoành là quan lại làm hậu trường cho Thanh Thạch Bang, cũng không có người nào tùy ý trêu chọc Thanh Lang Bang do Nhạc Trọng sáng lập.Nhạc Trọng cũng làm cho Thanh Thạch Bang thu liễm nanh vuốt, ngủ đông, ở ẩn.

Cũng đem theo hai ngàn tên bang chúng của Hồng môn thu được và dùng phương pháp quân sự hóa ngày điêm huấn luyện bọn họ.Nếu không trải qua huấn luyện, những bang chúng này chỉ là đám ô hợp, trải qua huấn luyện nghiêm khắc thì bọn chúng là một chi quân đội mạnh.- Mở cửa ra!Nhạc Trọng đi tới một gian nhà tù ẩm thấp, nhìn qua một tên chiến sĩ nói ra.- Vâng!

Lão đại!Tên chiến sĩ kia móc chìa khóa mở cửa tù.Nhạc Trọng đi vào trong gian phòng giam, chỉ thấy trong tù có một tên nam tử ngoại quốc dáng người khôi ngô, tóc bẩn, mặc áo tù, tóc vàng mắt xanh.Nhạc Trọng nhìn qua gian phòng nhốt Lạp Nhĩ Mạn trầm giọng nói:- Lạp Nhĩ Mạn!

Tôi là Nhạc Trọng, ra sức cho tôi nhé?Lạp Nhĩ Mạn chính là một tên thủ lĩnh của quân đoàn thẩm lí và phán quyết có đẳng cấp cường hóa hơn 40 và sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ, một tay đao pháp tinh diệu tuyệt luân.Cho dù người tiến hóa nhanh nhẹn như Bạch Tiểu Thắng cũng chỉ ngang tay mà thôi.

Lúc trước không phải ba người Bạch Tiểu Thắng liên thủ, còn không khó làm gì được hắn.Lạp Nhĩ Mạn nhìn Nhạc Trọng nói:- Tôi là người của Thiên Đường Thần Quốc, anh cũng đã biết rõ.

Anh còn dám mời chào tôi?Nhạc Trọng khẽ mĩm cười nói:- Không có vấn đề!

Chỉ cần sau này anh nguyện ý làm người của tôi, toàn tâm toàn ý ra sức cho tôi là được.

Tôi đã điều tra qua, anh cũng không phải người theo chủ nghĩa da trắng thượng đẳng.

Nhân phẩm chính trực, nghiêm cẩn tự hạn chế, truyệ-n, đ ư ợ c .c o p-y- tại. ,k ktr-uyen-. c om không có làm ra chuyện vũ nhục phụ nữ.

Người như anh tôi sẽ tiếp nhận!Lạp Nhĩ Mạn nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng một hồi lâu, lắc lắc đầu nói:- Tôi sẽ không ra sức cho anh đâu!

Anh đi đi!Nhạc Trọng nhìn Lạp Nhĩ Mạn và thản nhiên nói:- Lạp Nhĩ Mạn, chẳng lẽ anh không muốn gặp con trai và vợ mình sao?Lạp Nhĩ Mạn nghe vậy, lập tức giống như mãnh thú gầm lên giận dữ, kéo dây thép đang trói hắn rung động, hắn nhìn qua Nhạc Trọng phẫn nộ hét lớn:- Mày đã làm gì bọn họ rồi?

Bọn họ là người vô tội!Nhạc Trọng nhìn Lạp Nhĩ Mạn lãnh đạm nói:- Tôi hiện giờ không làm gì cả!

Nhưng mà dựa theo quy định của tôi, bọn họ là gia quyến của địch nhân bị bắt làm tù binh.

Như vậy dựa theo lệ cũ sẽ đưa đi làm đầy tớ, ban cho công thần.

Anh không muốn ra sức cho tôi thì tôi cũng không miễn cưỡng.

Nhưng mà vợ con của anh nếu như không có ngoài ý muốn sẽ làm nô lệ của người khác.Lạp Nhĩ Mạn hai mắt đỏ thẫm, phẫn nộ quát lớn:- Mày chính là ác ma! !

Mày là súc sinh!

Mày còn tính người không?- Súc sinh sao?

Các người không có tư cách nói câu này!Nhạc Trọng hai mắt phát lạnh, âm thanh trở nên băng hàn.- Trong phòng đám người da trắng các người tôi tìm được không dưới mười nữ hài không cao hơn mười hai tuổi!

Còn có bảy cổ thi thể!

Súc sinh như vậy còn có tư cách giảng tính người sao?

Thật buồn cười!

Nếu như anh còn có tính người vì cái gì không đi ngăn cản những súc sinh kia?

Không lẽ anh nói là không biết?Sắc mặt Lạp Nhĩ Mạn thoáng cái trở nên biến đổi, hắn lẩm bẩm nói:- Tôi không biết! !

Tôi thật không biết! !

Làm sao có người chết?

Tại sao có thể như vậy?Lạp Nhĩ Mạn không phải không biết rõ, chỉ là hắn không quản được.

Hắn cũng không phải thủ lĩnh của đám người này.

Thủ lĩnh chính thức của đám ngoại quốc chính là Mạch Lý Cầu Tư.

Mạch Lý Cầu Tư xem người Hoa là giống loài đê tiện, thủ hạ dưới tay của hắn không có người Châu Á nào cả.Lạp Nhĩ Mạn cùng một số ít người ngoại quốc có nhân phẩm, phẩm đức cũng không tệ, nhưng mà bọn họ cũng không thể quản những người khác được.

Lạp Nhĩ Mạn cũng biết đồng bạn của mình cưỡng hiếp phụ nữ, nhưng mà lại không biết là ai, ai cũng không nói cho người cổ hủ như hắn biết.Nhạc Trọng nhìn Lạp Nhĩ Mạn và quay người ra ngoài:- Những người kia đã chém ngang lưng bọn họ rồi!

Có lẽ anh sẽ cảm thấy tôi dã man.

Nhưng mà đây là báo ứng của bọn họ, đây chính là phong cách hành sự của tôi!

Lạp Nhĩ Mạn, anh đã bảo hộ sáu người phụ nữ, với tư cách trao đổi tôi sẽ vợ của anh ra!

Cho nàng rời đi một mình.

Nhưng mà anh phải hiểu rõ ràng nàng là một người phụ nữ rời khỏi che chở của tôi, chỉ sợ không tới một ngày là xương cốt không còn.

Tôi nói đến thế thôi, anh không ra sức cho tôi thì tôi cũng không miễn cưỡng anh làm gì.

Anh cứ ở lại đây cả đời để đền bù tội lỗi của đồng bạn đi.- Chờ một chút! !

Thời điểm Nhạc Trọng quay người chuẩn bị rời đi thì hắn lên tiếng.Lạp Nhĩ Mạn nhìn qua Nhạc Trọng kiên định nói ra:- Tôi nguyện ý ra sức cho anh!

Nhạc Trọng! !

Nhưng mà có một điểm anh không nên bảo tôi ra tay với đồng bào của tôi!

Nếu như anh là địch với đồng bào của tôi thì tôi sẽ không ra tay với bọn họ đâu.Vì bảo vệ vợ và con của mình, Lạp Nhĩ Mạn đã quyết định ra sức cho Nhạc Trọng.

Dùng tính cách của hắn khi ra sức làm việc cho người nào, như vậy hắn sẽ toàn lực làm việc, tuyệt đối sẽ không chần chừ.

Bởi vậy hắn mới đưa ra điều kiện với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mỉm cười đồng ý:- Có thể!Lạp Nhĩ Mạn đáp ứng ra sức cho Nhạc Trọng thì ba mươi hai tên quân đoàn thẩm lí và phán quyết sẽ nghe lệnh của Lạp Mạn Tư, ba mươi hai tên quân đoàn thẩm lí và phán quyết cũng sẽ ra sức làm việc cho Nhạc Trọng.

Như vậy thế lực của hắn cũng tăng lên vài phần.Lạp Nhĩ Mạn mang theo người của quân đoàn thẩm lí và phán quyết đi thuần phục Nhạc Trọng, Nhạc Trọng thế lực ở thành phố Quý Trữ này thế lực bạo tăng.

Hàng này quân đoàn thẩm lí và phán quyết đủ dể đánh tan ba liên quân chính quy.Nhạc Trọng vừa mới sửa sang lại không lâu, Cao Minh Hào chợt đưa ra lời mời xuất phát với hắn.

Chương 525: Bốn đại bang phái. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comỞ cửa ra vào của thành phố Quý Trữ có đoàn xe khổng lồ đang tụ tập lại vô cùng náo nhiệt.Săn biến dị thú cấp ba là chuyện trọng đại đấy, một đám bang phái ở Thanh Trúc Bang căn bản không bỏ qua cơ hội lần này.

Vì thành công săn bắt biến dị thú cấp ba, thành phố Quý Trữ cũng phái cao thủ tham gia.Biến dị thú cấp ba toàn thân là bảo vật, chỉ cần tiêu diệt được thì sẽ có được rất nhiều chỗ tốt.

Nếu như săn giết biến dị thú cấp ba mà có được trang bị thần ma sẽ có khả năng hoành hành một phương.Một tên dáng người khôi ngô, sau lưng khoác áo bào màu đen, ăn mặc bành tôi màu đen, ngũ quan đoan chính, tướng mạo tuấn lãng nhưng có vẻ khác loại mang theo sáu tên thủ hạ đi tới trước mặt Cao Minh Hào tươi cười:- Cao Minh Hào! !

Đã lâu không gặp!Vừa nhìn thấy tên nam tử trung niên áo choàng đen này đi tới, mười tên cao thủ bên người của Cao Minh Hào sắc mặt biến đổi, thân thể căng cứng.

Tràn ngập cảnh giác nhìn qua trung niên khác người này.Tên nam tử trung niên mặc bành tô màu đen này tên là Địch Nha, chính là bang chủ Thanh Long bang trong thành phố Quý Trữ.

Tuy nhìn hắn là một đàn ông hào sảng, nhưng mà hắn tùy thời sẽ trở mặt đấy, một đao giết người là băm nát kẻ địch.Cao ng-uồ n -: k.kt ru ye n .c om Minh Hào nhìn Địch Nha sau đo tươi cười rất phong độ:- Địch Nha!

Đã lâu không gặp!Trong tận thế này nắm đấm lớn chính là lão đại.

Cho dù một gã nông dân trình độ văn hóa không cao, sau khi có được thực lực khai sáng sự nghiệp sẽ trở thành một thủ lĩnh thế lực cũng không kỳ lạ quý hiếm.

Người như Cao Minh Hào là thủ lĩnh phong độ trong tận thế không nhiều lắm.Địch Nha nhìn chung quanh sau đo nhướng mày, tùy tiện nói:- Đinh Mị còn chưa tới sao?

Thật sự là!

Nữ người đúng là không phải người đúng giờ, thành sự không có bại sự có thừa!Đúng lúc này một nữ nhân mặc áo da màu đen, có được dáng người ma quỷ và dung nhan lạnh tới cực điểm giống như khí chất có thể đông chết nam nhân, trừng mắt nhìn Địch Nha lạnh lùng nói:- Địch Nha!

Anh kỳ thật nữ nhân sao?

Có muốn cho Thải Phượng bang và Thiên Long bang tranh tài một hồi không?

Xem ai mới thành sự không có bại sự có thừa?Tuyệt sắc mỹ nữ có khí chất có thể đông cứng nam nhân này chính là bang chủ Thải Phượng bang Đinh Mị.

Bên người của Đinh Mị có một đám hộ vệ nữ nhân vẻ mặt hung ác, nhìn thấy nam nhân xem như rác rưởi đi tới.

Những nữ nhân hộ vệ này có hai mươi người, đại bộ phận đều tướng mạo bình thường, ánh mắt hung ác, thân thể tráng kiện.

Chỉ có hai nữ nhân bên người của Đinh Mị là đại mỹ nữ.Địch Nha cao thấp dò xét dáng người lung linh hấp dẫn của Đinh Mị và không ngừng nói đùa:- Đinh Mị!

Nếu không hai chúng ta đại chiến trên giường nhé! !

Xem thắng bại như thế nào?

Ha ha ha ha...- Địch Nha!

Mày muốn chết sao!Trong mắt Đinh Mị hiện ra thần sắc khác thường, bước về phía trước một bước, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.- Thật nhanh!

Nàng nhanh hơn lần trước rồi!Trong mắt Địch Nha dị quang lóe lên, tay phải đưa lên ngăn cản bên phải.Giày cao gót bén nhọn đâm vào tay phải của Địch Nha, một cước đá Địch Nha liền lùi lại hai bước.Cơ hồ qua một giây đồng hồ, đại bộ phận người mới kịp phản ứng, nhìn thấy Đinh Mị uy phong lẫm lẫm đứng trước người của Địch Nha.Cao Minh Hào nhìn Đinh Mị liếc trong nội tâm rùng mình, con mắt có chút nhíu lại.- Thật nhanh a! !

Không hổ là thần tốc phi phượng!

Người tiến hóa thiên tài song thuộc tính!Thần tốc phi phượng chính là danh xưng của Đinh Mị.

Trong thành phố Quý Trữ có gần chín mươi vạn người sống sót, tự nhiên số lượng người tiến hóa cũng gần trăm người.

Mỗi một người tiến hóa đều là nhân vật thiên tài.Mà thần tốc phi phượng Đinh Mị chính là người tiến hóa song thuộc tính tự nhiên, thiên tài trong thiên tài.

Chính vì dựa vào điều này cho nên một thân nữ nhân cầm đao mở đường máu sáng tạo ra Thải Phượng bang chuyên thu nữ nhân làm bang chúng này.

Có thể thấy được năng lực của nàng thật mạnh.Địch Nha bị đá lui hai bước, ở này mười tên hộ vệ bên cạnh đã cầm trường đao lên chuẩn bị động thủ.Địch Nha vung tay lên trầm giọng ra lệnh:- Không cần động thủ!Mười tên hộ vệ cùng tiến lên cũng không thể nào là đối thủ của Đinh Mị được.

Nếu như mười hộ vệ này ra tay thì chỉ sợ sẽ bị Đinh Mị giết chết.Đinh Mị có thể trong tận thế tàn khốc này tỏa sáng, sáng lập Thải Phượng bang, đồng dạng cũng không phải là người mềm lòng, người chết trong tay của nàng cũng vượt qua mấy trăm.Địch Nha nhìn qua Đinh Mị cười nói:- Thật có lỗi!

Là tôi đường đột!

Chuyện này bỏ qua ở đây nhé?Địch Nha vốn chỉ có chủ định trêu chọc Đinh Mị mà thôi, thăm dò thực lực của nàng một chút.

Lúc này hắn đã thăm dò ra thực lực của Đinh Mị thì không muốn trong hoàn cảnh này lại đánh nhau với người ta.

Hắn cũng không muốn tiếp tục náo tới mức biến Đinh Mị thành đại địch, biến thành địch nhân chân chính.

Chuyện này đối với hắn và Thiên Long bang không có chỗ tốt nào.Cao Minh Hào đi tới hòa giải.- Đinh Mị!

Xem mặt mũi của tôi, chuyện này bỏ qua đi!

Địch Nha cũng chỉ nhanh mồm nhanh miệng mà thôi.Đinh Mị thu hồi tư thế, lạnh lùng đâm Địch Nha một câu, quay người đi vào trận doanh của mình.- Địch Nha, quản tốt cái miệng tiện của mày đi!

Nếu không mày sớm muộn một ngày sẽ phải trả giá vì cái miệng của mày đấy!Địch Nha nghe Đinh Mị nói vậy trong mắt hàn quang lóe lên, trên mặt vẫn tươi cười không sao cả.

Hắn vung tay lên, ngăn chận những thủ hạ đang tức giận muốn động thủ với Đinh Mị vì lời cay nghiệt này.Địch Nha nhìn chung quanh một vòng, cũng không có nhìn thấy bọn người Nhạc Trọng và bang chúng Thanh Thạch Bang ở đâu, chợt nhìn qua Cao Minh Hào hỏi:- Thanh Thạch Bang giá đỡ thật lơn, vậy mà cho chúng ta ở chỗ này chờ bọn chúng!

Cao Minh Hào, nghe nói đà chủ Hồ Nghị là bạn tốt của đại trưởng lão Thanh Thạch Bang Nhạc Trọng.

Anh biết chi tiết của hắn bao nhiêu?Trên mặt Cao Minh Hào mỉm cười thập phần phong độ, làm cho người ta không rõ trong lòng của hắn suy nghĩ cái gì.- Hồ Nghị cũng không biết quá nhiều chuyện của Nhạc Trọng!

Tôi lần đầu tiên nghe được bạn của hắn có bổn sự lớn như vậy, không ngờ dẫn người nuốt mất Hồng môn đấy!

Đúng là kiêu hùng a!Nghe được tên của Nhạc Trọng thì hai mắt Đinh Mị có chút ngưng trọng.Nhạc Trọng sáng lập Thanh Thạch Bang hiện tại đã trở thành tiêu điểm của cả thành phố Quý Trữ.

Thanh Thạch Bang nuốt mất Hồng môn là một trong bốn đại bang phái lớn nhất, làm cho tất cả bang phái trong thành phố Quý Trữ cảm thấy vô cùng bất an, đồng thời cũng tràn ngập hiếu kỳ với bang phái này.Địch Nha cười nói:- Trần Hồng Dã nếu dẫn người trở về, nhìn thấy hang ở của hắn bị diệt, không biết sẽ có biểu lộ gì?

Nhạc Trọng cũng thật sự là may mắn, không ngờ tìm được thời cơ tốt như vậy.

Nếu Trần Hồng Dã ở nhà, chỉ sợ căn bản không nhấc lên nổi sóng gió.Muốn đạt được cường hóa mà co đầu rút cổ ở trong thành thị căn bản không được.

Chỉ có ra ngoài chiến đấu với tang thi và biến dị thú mới có thể đạt được cường hóa.

Chương 526: Bốn đại bang phái. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comBởi vậy cường giả có chí không ngừng cường hóa cứ cách một đoạn thời gian sẽ đi ra ngoài rèn luyện, cường hóa bản thân.- Lật không nổi sóng gió?Cao Minh Hào nghe vậy trong nội tâm cười lạnh, nhưng mà hắn vô cùng rõ ràng, mặc dù Trần Hồng Dã mang theo một đám tinh nhuệ của Hồng môn rời khỏi thành phố Quý Trữ xuất ngoại cường hóa, nhưng mà trong Hồng môn lực phòng ngự vẫn rất mạnh mẽ.

Nhạc Trọng có thể dẫn người công phá lực phòng ngự của Hồng môn và chiếm đoạt Hồng môn, lực lượng trong tay của Nhạc Trọng cũng không quá yếu.Cao Minh Hào cùng Địch Nha đã âm thầm dò la không biết bao nhiêu lần.

Hắn đối với Địch Nha giả heo ăn thịt hổ lòng dạ biết rõ.

Hắn tự nhiên không tin lời nói của Địch Nha là thật.Địch Nha nhìn Đinh Mị thì trực tiếp châm ngồi:- Đúng rồi!

Đinh Mị!

Tôi nghe nói Nhạc Trọng là một kẻ yêu thích loli chính cống! !

Hắn mỗi một ngày không nữ nhân ngủ không yên, hình như hắn thích tiểu loli dưới mười lăm tuổi nha!

Biến thái như vậy sống trên đời mà cô mặc kệ không quản sao?Nữ nhân một khi hung ác, so với nam nhân còn muốn độc không chỉ gấp mười lần.

Đinh Mị trong tận thế một đường giết ra và trở thành bang chủ của Thải Phượng bang thì cũng là người vô cùng hung ác.

Đồng thời nàng đặc biệt căm hận những gia hỏa yêu thích tiểu loli trong tận thế, biến thái yêu thích loli rơi vào trong tay của nàng không bị chém của quý thì cũng chém ngang lưng, tử trạng thê thảm.

Bởi vậy trừ danh hiệu thần tốc phi phượng ra thì Đinh Mị còn có danh xưng độc ma nữ!Đinh Mị nhíu mày, nhìn Địch Nha lạnh lùng nói:- Địch Nha!

Mày câm miệng cho tao!Địch Nha cười cười, tiếp tục nói:- Cũng phải!

Dù sao Thanh Thạch Bang hiện tại cũng là một trong bốn đại bang phái.

Cho dù thần tốc phi phượng muốn động tới đại trưởng lão của người ta cũng phải cân nhắc một chút, miễn cho tự rước lấy họa.

Nếu không cẩn thận sẽ bị Thanh Thạch Bang dẫn người diệt mất, thần tốc phi phượng kiêu ngạo của chúng ta nói không chừng sẽ biến thành dạng như Băng Tiên Tử nha, hắc hắc!Địch Nha mặc dù không có nói xong, nhưng mà hắn cảm thấy vô cùng băng hàn.Trong tận thế này nếu nữ nhân muốn trở thành thủ lĩnh vô cùng khó khăn, trong lúc thế lực của nàng mạnh thì không ai dám động.

Nhưng nếu đối địch thua thì kết cục rất thê thảm.Băng Tiên Tử chính là một nữ thủ lĩnh ưu tú trước khi Đinh Mị quật khởi, chiến lực vô song.

Nhưng mà nàng là người bị tình yêu làm choáng váng, bị người ta dùng mỹ nam kế làm trọng thương.

Bang phái của nàng bị người ta chiếm đoạt.

Bản thân nàng cũng rơi vào trong tay nam nhân khác, trải qua sinh hoạt như chó không có tôn nghiêm nào cả.Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, nhưng mà cũng có không ít nữ nhân không qua được ải anh hùng.

Người nào cũng vậy, cổ kim xưa nay không hiếm.Bởi vì có tiền lệ cực kỳ thê thảm của Băng Tiên Tử lúc trước, Đinh Mị mới không tin tình yêu, cũng không tin nam nhân, giết nam nhân như chó.

Trong thế lực nàng sáng lập Thải Phượng bang thì bồi dưỡng ra rất nhiều nữ cao thủ, mà nam nhân ở trong Thải Phượng bang chỉ là nô bộc tồn tại như chó, không có một gã nam nhân nào đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 10.Đinh Mị nghe được Băng Tiên Tử thì nhiệt độ cơ thể của nàng giống như hạ thấp xuống không độ, trong tay nàng có tiểu đao sắc bén hiện ra ngoài, nàng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Địch Nha lạnh giọng nói:- Địch Nha!

Mày dám nói thêm câu nữa thì tao sẽ không khách khí với mày!Địch Nha nhạy cảm cảm giác được hàn khí trên người của Đinh Mị, lập tức nói sang chuyện khác, cười đùa tí tửng nói:- Hắc hắc!

Tôi không nói!Địch Nha biết rõ hắn đã chôn hạt giống tâm ma trong lòng của Đinh Mị rồi, một khi Đinh Mị vướng vào tình yêu thì tâm ma sẽ sinh ra.

Đương nhiên hạt giống này cũng có thể không bộc phát, nhưng mà với hắn mà nói chuyện này không có tổn thất nào cả.Đúng lúc này ánh mắt Cao Minh Hào ngưng tụ trầm giọng nói:- Hắn đến!Đinh Mị, Địch Nha hai người xoay chuyển ánh mắt, nhìn ra phía sau.Chỉ thấy Nhạc Trọng võ trang đầy đầu dẫn theo Lạp Nhĩ Mạn và quân đoàn thẩm lí và phán quyết bảo vệ xung quanh đi tới trước, bên người đi theo Bạch Tiểu Thắng, Mạc Hương Lăng, Trữ Vũ Hân, Tân Giai Nhu ba nữ.Ánh mắt Đinh Mị rơi vào trên người Mạc Hương Lăng, sau đó lại nhìn Nhạc Trọng hàn quang trong mắt lóe lên.Cao Minh Hào nhìn qua Nhạc Trọng cười cười, tiến ra đón tiếp.- Nhạc Trọng đã tới!Nhạc Trọng nhìn qua Cao Minh Hào khẽ mĩm cười nói:- Cao bang chủ!

Tôi dã tới!Cao Minh Hào download PRC mới nhất tại kktruyen.com hào sảng cười cười, thập phần có hảo cảm nói ra:- Còn gọi là Cao bang chủ!

Gọi tôi là Minh Hào là được rồi!

Chúng ta không phải là bạn sao?Cao Minh Hào bề ngoài trên mặt thân cận, hào sảng hào phóng, cực kỳ nhân cách mị lực, trong Thanh Trúc Bang có không ít cao thủ bị chiêu chiêu hiền đãi sĩ này mà gia nhập vào Thanh Trúc Bang.Địch Nha nhìn qua Mạc Hương Lăng, Tân Giai Nhu cùng Trữ Vũ Hân bên người của Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra vẻ ghen ghét, cười lạnh mỉa mai nói:- Anh chính là Nhạc Trọng! !

Đúng là một người yêu thích tiểu loli nha! !

Đây là trên chiến trường đấy, cũng mang theo một tiểu loli để hưởng dụng sao?- Mày muốn chết! !

Phế vật!Ở bên người của Nhạc Trọng là Bạch Tiểu Thắng sắc mặt biến đổi, thân hình lóe lên, chợt biến mất tại chỗ, xuất hiện bên người Địch Nha một đao chém vào đầu của Địch Nha.Địch Nha căn bản không có bất luận chuẩn bị tâm lý gì cả, Bạch Tiểu Thắng thân là người tiến hóa nhanh nhẹn nên tốc độ cực kỳ biến thái, mà Bạch Tiểu Thắng ở khoảng cách gần như vậy đột nhiên bạo lên, đại bộ phận người cường hóa cấp 40 sẽ bị chém chết.Trong lúc nguy cấp này, Địch Nha thể hiện ra chiến lực kinh người, hắn lui ra sau một bước, tay phải co vòi rồng vờn quanh, đưa qua bên phải đở, vòi rồng bên phải này ngăn cản một đao của Bạch Tiểu Thắng, tay phải của hắn ngưng tụ một đoàn gió lốc phát động một kích mạnh mẽ vào Bạch Tiểu Thắng.Thời điểm Địch Nha sắp công kích thì Bạch Tiểu Thắng điểm chân một cái, thoáng cái quay trở lại bên người của Nhạc Trọng, trong miệng hùng hùng hổ hổ nói:- Lão già kia!

Miệng sạch sẽ một chút!

Lại lải nhải coi chừng lão tử chém mày đấy!Địch Nha nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng khiêu khích như vậy thì tức giận tới cực điểm, hắn đi lên trước một bước, chỉ thấy Nhạc Trọng cũng bước ra một bước che trước người của hắn.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Địch Nha lạnh giọng nói:- Lão phế vật!

Mày muốn cho Thiên Long bang và Thanh Thạch Bang chiến đấu toàn diện sao?Dưới chật vật của Nhạc Trọng thì bạch cốt tiến lên một bước, đứng ở bên người của Nhạc Trọng và hình thành xu thế giáp công Địch Nha.Địch Nha nhìn thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai người tỏa ra uy thế cường đại, tâm niệm thay đổi thật nhanh, cưỡng chế tức giận trong lòng, vòi rồng trong tay tán đi, lui ra sau một bước, trừng mắt nhìn Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng!

Tao chính là bang chủ Thiên Long bang Địch Nha, thủ hạ của mày ra tay với tao!

Mày định xử phạt nó thế nào?Nhạc Trọng lạnh lùng trừng mắt nhìn Địch Nha nói: Chương 527: Bầy tước biến dị.Chỉnh sửa : kktruyen.com- Tại sao phải phạt hắn!

Mày dám nhục mạ tao, không có cắt đầu lưỡi của mày đã là nhân từ lắm rồi!Cho dù Địch Nha có bổn sự ninja rùa nghe được Nhạc Trọng dùng lời lẽ hung ác như vậy cũng nhịn không được mà giận dữ gầm lên.- Nhạc Trọng mày...Nhạc Trọng tiếp tục khiêu khích.- Thế nào!

Muốn đánh nhau sao?

Mày dám đánh nhau thì chúng ta qua bên kia quyết đấu sinh tử một trận! !

Minh Hào cùng bang chủ Thải Phượng bang Đinh Mị có thể làm chứng cho chúng ta đấy.Trong mắt Địch Nha dị quang lóe lên liên tục, hàn quang trong mắt hiện ra, hắn do dự một hồi cuối cùng vẫn không có lựa chọn tử đấu với Nhạc Trọng.

Bởi vì hắn không có bất kỳ tư liệu nào về Nhạc Trọng cả, hắn cũng không muôn vô duyên vô cớ ra tay với Nhạc Trọng.Địch Nha lui về phía sau một bước, nhìn qua Đinh Mị, Cao Minh Hào hai cường giả nói:- Đinh Mị! !

Cao Minh Hào!

Hai người lui ra một bên, mặc cho Nhạc Trọng vũ nhục với tôi sao?

Nếu như như vậy tôi đây tuyên bố Thiên Long bang rời khỏi hành động lần này!Nghe Địch Nha nói thì Đinh Mị, Cao Minh Hào hai người sắc mặt biến đổi.

Nếu như Địch Nha Thiên Long bang rời khỏi hành động lần này, như vậy bang phái của hai người bọn họ dẫn cao thủ đi và hang ở còn nằm trong thành phố Quý Trữ không ai trông giữ, bởi như vậy nguy hiểm cũng tăng lên thật nhiều.Cao Minh Hào tiến lên lãnh đạm nói:- Nhạc Trọng!

Xem mặt mũi của tôi!

Các người lui một bước nhé?

Đây chỉ là chút việc nhỏ mà thôi!Nhạc Trọng lạnh lùng lườm Địch Nha và đi vào trận doanh của mình.Mạc Hương nguồn : kktruyen.com Lăng thoáng cai nhảy qua đấm lưng cho Nhạc Trọng, cười hì hì giống như con mèo nhỏ mềm mại cười nhạo bên tai của Nhạc Trọng, nói:- Nghe được chưa?

Anh là biến thái yêu thích tiểu loli đấy! !

Hì hì! !

Anh bây giờ rất nổi danh nha ! !

Đại ~~ ca ~~~ ca!Nhạc Trọng trừng mắt nhìn qua Mạc Hương Lăng là tiểu loli nói:- Mạc Hương Lăng em lại nghịch ngợm rồi, có tin anh bỏ em ở nhà hay sao?Lúc này đây cũng là bởi vì Mạc Hương Lăng không ngừng cầu khẩn, Nhạc Trọng mới đem nàng mang đi ra, nếu có cơ hội, Nhạc Trọng còn muốn biến nàng thành người cường hóa.Mạc Hương Lăng thoáng từ trên lưng của Nhạc Trọng xuống, làm ra bộ dáng tiểu nữ tử ngoan ngoãn, nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Vâng!

Em không dám!

Thực xin lỗi!

Em sẽ ngoan ngoãn nghe lời.Nhạc Trọng khẽ chau mày, cũng không làm gì được tiểu loli.Mạc Hương Lăng lớn lên xinh đẹp tinh quái, làm nũng, giả đáng yêu, giả đáng thương, dính người, giả khóc, nịnh nọt ton hót, nịnh nọt đủ kiểu cũng tinh thông cả.

Nên nghe lời thì nghe lời, nên nghịch ngợm thì nàng nghịch ngợm, Nhạc Trọng cũng không nở giáo huấn nàng, thật sự là không có biện pháp với nàng ta.Hơn nữa Mạc Hương Lăng cũng thập phần thông minh, học cái gì cũng nhanh, tư chất cũng không dưới tiểu loli Diêu Diêu chút nào.

Tiểu loli thôn minh lanh lợi như vậy làm cho người ta yêu thích, hoa gặp hoa mở.

Có chút làm càn, Nhạc Trọng cũng không để trong lòng.Cao Minh Hào nhìn chung quanh một vòng, nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Người đã đủ rồi thì đường đi!Ở trong thành phố Quý Trữ thì cao thủ của bốn đại bang phái đã tụ tập đầy đủ, còn lại tiểu bang phái chu dù ở lại thành phố Quý Trữ cũng không có cách nào uy hiếp bang phái lớn.Đoàn xe của bốn đại bang phái khẽ động, vượt qua ba ngàn người cường hóa, người tiến hóa hình thành đại quân giống như đại quân xông thẳng qua phía trước.Đi ra ngoài săn giết biến dị thú chính là cách làm cho người ta cường hóa nhanh nhất.

Trong thành phố Quý Trữ này coi như ổn định, quân đội truy quét tang thi ở bên ngoài, cho nên người trong dân gian mới đi ra ngoài săn giết biến dị thú.

Nếu là ở một ít địa phương nhỏ bé, muốn sống sót trong miệng tang thi là vô cùng khó khăn, càng đừng nói tới săn giết biến dị thú.Cường giả càng mạnh!

Kẻ yếu càng yếu!

Đây là pháp tắc tàn khốc trong tận thế.Đội hình đông đảo này cũng nhanh chóng hấp dẫn biến dị thú.Đại quân của nhân loại rời thành phố Quý Trữ không tới mười thì trên bầu trời đã có đông đảo ma tước bay tới.- Là ma tước biến dị!Nhìn thấy trên bầu trời đông đảo chim sẻ như vậy, trong đội ngũ chợt có người biến sắc và phản.Mỗi một người lúc này đều chuẩn bị sẳn sàng săn giết biến dị thú, vừa thấy bầy chim sẻ này lập tức phản ứng ngay lập tức.Chim sẻ biến dị chính là biến dị thú thường thấy nhất trên bầu trời, đối phó phương pháp đối phó chúng tốt nhất chính là đi vào trong những chiếc xe có lực phòng ngự cường đại tránh đi.

Rất nhiều người không muốn đối phó với đám chim sẻ này, đó là bởi vì đẳng cấp thấp, số lượng nhiều, ở bên ngoài hơi không cẩn thận sẽ bị chúng vây quanh và giết sạch.Đàn chim sẻ này nhanh chóng bay tới đoàn xe này, giống như mưa đá không ngừng công kích lên đoàn xe của nhân loại, không ngừng mổ lên chiếc xe làm âm thanh chấn động vang lên ầm ầm.Nếu không có những chiếc xe cỡ lớn này, hơn ba ngàn cường giả nhân loại không toàn lực ứng phó, chỉ sợ ít nhất cũng có một nửa người chết trong miệng của chim sẻ biến dị.Trong một chiếc xe Hammer hoán cải, Mạc Hương Lăng giống như con mèo nhỏ rúc ở trong ngực của Nhạc Trọng, sắc mặt có chút tái nhợt.

Nàng vừa rồi tận mắt nhìn thấy một tên cường giả nhân loại không kịp chạy vào trong xe, chỉ không tới ba giây tên nhân loại này bị đàn chim sẻ vây quanh, cuối cùng biến thành một cỗ xương trắng.Đồng thời những con chim sẻ biến dị không ngừng mổ lên trần xe Hammer, âm thanh đùng đùng vang lên không dứt bên tai, nếu như phòng ngự của Hammer này bị phá thì Mạc Hương Lăng không biết mình sẽ như thế nào.Mạc Hương Lăng nhìn qua Nhạc Trọng thì nhìn thấy sắc mặt của Nhạc Trọng không thay đổi, nàng cũng từ trong sợ hãi trấn định lại- Anh ta quá trấn định!

Quả nhiên rất tin cậy, nhưng mà hơi bá đạo một chút!Vào lúc đàn chim sẻ bay xuống thì thân thể của bạch cốt có cốt nhận tung bay, giống như xoáy như gió đem những con chim sẻ chém thành nhiều mảnh, máu tươi nhuộm đỏ đất.Mặc dù như thế, số lượng chim sẻ chết đi thì có chim sẻ giống như nước lũ không ngừng xông lên thế chỗ con trước, cứ như vậy từ từ tiêu hao thể lực của bạch cốt.Đúng lúc này, đột nhiên từ trong đám người có một hỏa trụ bay lên, chui vào trong đám chim sẻ kia, từng mảng lớn chim sẻ rơi xuống và biến thành than cốc.Cơ hồ khi hỏa trụ xuất hiện, từng đạo lưỡi đao gió mạnh mẽ giống như mưa đá bay ra ngoài, vô tận băng trùy, vô số nhánh dây thực vật sinh trưởng, thép phiến cường đại bay đầy trời, triệu hoán thú mạnh mẽ hiện ra.

Đủ loại kỹ năng cường đại không ngừng chém giết đám chim sẻ kia.Những tên cường giả nhân loại trong đám người nhìn thấy đám chim sẻ thật lâu không lùi lại, rốt cục ngồi không yên.

Nếu không xua tan chúng đi thì chỉ sợ bọn họ phải ở lại chỗ này.Nhạc Trọng nhìn thấy những kỹ năng cường hoành không ngừng oanh giết những con chim sẻ biến dị thì trong nội tâm nghĩ thầm:- Thật nhiều cường giả!

Nếu bọn họ có thể cho mình sử dụng thì quá tốt rồi!

Chương 528: Đại Dung sơn mạch. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhân khẩu càng nhiều thì cao thủ che giấu trong đó cũng càng nhiều.

Trong nơi này có ba ngàn người cường hóa, cũng có không ít người tiến hóa, những người tiến hóa này không bị bốn bang phái mời chào, bọn họ hoặc thành lập bang phái nhỏ của mình, hoặc là trực tiếp trở thành độc hành hiệp.Ba ngàn người cường hóa nếu được Nhạc Trọng khống chế trong tay, hắn có lòng tin đem quân của Ngô Nham Hoành ở Đại Thái Lan phục hưng quân nghiền nát.Đáng tiếc ba ngàn người cường hóa này có suy nghĩ của riêng mình, muốn hợp bọn họ lại quá khó khăn.

Dù sao người có chút bổn sự không muốn làm thủ hạ của người khác làm gì.

Đây là trong tận thế, rất nhiều người có được lực lượng thì dã tâm cũng bành trướng nhiều lắm.Dưới các loại kỹ năng mạnh mẽ oanh kích lên người, đám chim sẻ trên bầu trời lưu lại tám ngàn thi thể chợt nhao nhao bay đi.Đám chim sẻ này vừa bay đi, rất nhiều người chạy ra khỏi xe, đem thi thể của những con chim sẻ chỉnh sửa bởi kktruyen.com này đưa vào trong xe, ở trong thành phố Quý Trữ thì thịt biến dị thú bán rất được giá đấy.Bạch Tiểu Thắng đi tới bên người của Nhạc Trọng và nói:- Lão đại! !

Chúng ta có nên đi đoạt một ít không?Nhạc Trọng lắc đầu trực tiếp cự tuyệt:- Không cần!Nhạc Trọng lúc này mang theo hơn hai mươi chiếc xe vận tải cỡ lớn, nhưng mà những thi thể này dùng để chở thi thể của biến dị thú.

Những con chim sẻ biến dị này hắn không thèm nhìn.Đẳng cấp của chúng quá thấp, thịt của chúng cũng không cách nào bổ sung nhiều nguyên khí cho những cường giả dưới trướng của hắn.

Nhưng mà với người bình thường mà nói thịt chim sẻ biến dị chính là mỹ vị đấy.Sau khi tiêu diệt đám chim sẻ biến dị này, lưu lại hơn tám nghìn cổ thi thể.

Nhưng mà cũng có hơn hai mươi người cường hóa bị chúng ăn thành xương trắng.Sau khi nhặt xong đám thi thể chim sẻ, hơn hai trăm tên người cường hóa mang vào trong xe tải, mang thi thể của chúng quay về thành phố Quý Trữ.

Những thi thể chim sẻ biến dị này sẽ giúp bọn họ thoải mái một thời gian ngắn, bọn họ tự nhiên không muốn mạo hiểm làm gì.Sau khi đoàn xe bị đám chim sẻ biến dị này công kích, tiếp tục đẩy mạnh tốc độ đi về phía trước, trên đường đi cũng hấp dẫn không ít biến dị thú đi tới, nhưng mà đối mặt với đại quân của nhân loại thì những biến dị thú này không chịu nổi một kích.Đoàn quân khổng lồ hành quân một ngày, rốt cục đi tới một sơn mạch to lớn.Sau tận thế thì những sơn mạch to lớn này sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, khắp nơi đều là đại thụ vài thước, có cả lớn hơn mười thước, vô số kỳ hoa dị thảo trải rộng cả sơn mạch, có rất nhiều biến dị thú cường đại chiếm giữ trong chiếm giữ sơn mạch này, thỉnh thoảng trong sơn mạch có âm thanh biến dị thú rống to lên.Những dấu vết con người trong sơn mạch bây giờ đã bị lấn át hoàn toàn, con đường do nhân loại mở ra cũng bị cây cối biến dị chiếm giữ, bị vô số cây cối đâm nát.Trong sơn mạch này hội tụ vô số biến dị thú cường đại, cũng là nơi rất nhiều cao thủ trong thành phố Quý Trữ lựa chọn cường hóa bản thân.Rất nhiều người cường hóa mạnh mẽ đi tới nơi này săn biến dị thú tăng cấp.

Đương nhiên săn giết biến dị thú cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy, cơ hồ mỗi một ngày đều có người cường hóa nhân loại chết trong miệng biến dị thú, cũng có người cường hóa nhân loại săn giết biến dị thú tăng cấp.

Đây là thiên đường của cường giả, địa ngục của kẻ yếu.Giống như ngửi được mùi vị của nhân loại, trong bụi cỏ có chấn động, những con chuột có thể trạng như con heo chạy ra ngoài, điên cuồng xông thẳng qua đám người.- Biến dị thú cấp 18.

Chuột núi biến dị!

Có được hàm răng sắc bén và sức lực rất mạnh, hàm răng của chúng có thể xuyên thủng sắt thép.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy những con chuột núi biến dị này, trong mắt chợt hiện ra một loạt tin tức.Nhìn qua những con chuột núi biến dị này, rất nhiều người cường hóa đều cầm vũ khí trong tay nghênh đón.

Đây chính là một trong các biến dị thú yếu nhất trong Đại Dung sơn mạch này, vừa vặn thích hợp cho người cường hóa cấp thấp đối phó.- Tân Giai Nhu, cô đi giết chúng đi!Nhạc Trọng nhìn qua đám chuột núi biến dị này, đem một thanh ám ma đao ném cho Tân Giai Nhu.- Vâng! !

Chủ nhân!Tân Giai Nhu nhìn qua đám chuột núi biến dị, da đầu có chút run lên, nàng trước nay ngay cả con gà cũng chưa từng giết qua đấy.

Nhưng mà vì con gái của nàng dù tay có run rẩy vẫn bước qua phía đám chuột núi biến dịNhạc Trọng ở sau lưng của Tân Giai Nhu trầm giọng nói:- Không phải sợ!

Chỉ cần cô tỉnh táo lại thì chúng không phải đối thủ của cô!

Thực lực của cô mạnh hơn chúng nó rất nhiều! !

Nhớ kỹ, không có người nào giúp cô đâu!

Có thể giúp cô chỉ có chính cô mà thôi!

Cho dù cô có chết tôi cũng không ra tay đâu.Nhạc Trọng đem rất nhiều trang bị hệ thống thần ma đưa cho Tân Giai Nhu, nàng hiện tại tuy chỉ mới cấp 1, nhưng mà thuộc tính của nàng bây giờ có thể so được với người cường hóa cấp 30.

Chỉ cần nàng có thể vượt qua vấn đề tâm lý, chém giết chuột núi biến dị không có vấn đề gì.Tân Giai Nhu cầm ám ma đao nhưng thân thể run nhè nhẹ đi qua phía chuột núi biến dị, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi.Tốc độ của chuột núi biến dị thật nhanh, giống như con ngựa nhanh nhất, mang theo khí thế hung mãnh vượt qua trước người của Tân Giai Nhu và hung hăng bổ nhào vào nàng.- Mình phải chết sao?Tân Giai Nhu nhìn thấy khí thế hung mãnh của chuột biến dị thì thân thể cứng ngắt, cơ hồ không thể động đậy, trong đầu trống rỗng.- Mẹ!Thời điểm Tân Giai Nhu sắp bị con chuột biến dị đè xuống, một âm thanh tê tâm liệt phế từ xa truyền tới, thoáng cái làm cho Tân Giai Nhu tỉnh táo lại.Tân Giai Nhu dùng sức uốn éo thân thể, móng vuốt của con chuột biến dị xẹt qua má trái của nàng, trảo phải của nó vỗ xuống, hung hăng vỗ vào vai của Tân Giai Nhu, sức lực lớn khổng lồ đánh bay Tân Giai Nhu xuống đất.Dưới lực lượng lớn trùng kích, vai trái của Tân Giai Nhu trực tiếp gãy xương, ngực của nàng buồn bực phun ra một ngụm máu tươi.Mặc dù có da biến dị thú cấp ba bảo hộ, cường độ thân thể của Tân Giai Nhu cũng quá thấp, ngay cả một kích của chuột biến dị cũng không chịu nổi.

Đây cũng là bệnh chung của người tiến hóa nhanh nhẹn, lực công kích cao, tỉ lệ né tránh cao, nhưng mà năng lực phòng ngự yếu tới đáng thương.Mạc Hương Lăng nhìn thấy mẹ của nàng té trên mặt đất, sắc mặt đại biến, ở trong ngực của Nhạc Trọng dùng sức giãy dụa lớn tiếng kêu lên:- Mẹ ơi! !

Mẹ ơi! !

Mẹ ơi! !

Nhạc Trọng! !

Đại ca ca!

Van cầu anh ra tay cứu mẹ của em !

Anh phải cứu mẹ, mẹ sẽ chết đấy!Nhạc Trọng hai mắt lạnh như băng ôm chặc lấy thân thể mềm mại của Mạc Hương Lăng, phong tỏa hành động của nàng, không cho nàng làm loạn:- Không được!

Em phải nhớ thật kỹ đây!

Nàng phải dựa vào chính mình vượt qua cửa ải này!

Nếu như sau này em muốn trở thành người cường hóa, như vậy em cũng phải vượt qua sợ hãi lần này.

Chương 529: Đại Dung sơn mạch. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNói xong Nhạc Trọng cũng nhìn qua Trữ Vũ Hân bên cạnh, trong nội tâm Trữ Vũ Hân có chút rùng mình, biết rõ Nhạc Trọng cũng đang nói với nàng.

Nếu như nàng muốn trở thành người cường hóa và chiến đấu, tương lai cũng phải vượt qua cử ải sợ hãi này.Sau khi con chuột núi biến dị đánh bay Tân Giai Nhu, vừa rơi xuống đất thì bổ nhào qua người của Tân Giai Nhu.- Mình không thể chết được! !

Mình không thể chết được! !

Mình chết thì Hương Lăng làm sao bây giờ?

Mình tuyệt đối không thể chết!Dưới uy hiếp tử vong, Tân Giai Nhu hai mắt thoáng cái đỏ thẫm lên, tiềm lực của nàng cũng bộc phát ra ngoài.Tân Giai Nhu nhìn qua con chuột núi biến dị, tiềm lực thân thể của nàng phát động, tốc độ siêu cường của nàng cũng nhanh chóng bắt được quỹ tích di động của con chuột núi biến dị, thân thể nàng có chút hơi nghiêng, tay phải dùng sức một đao không mang một tia khói lửa nhân giang chém lên con chuột núi.Ám ma đao vô cùng sắc bén, con chuột núi biến dị không ngăn cản được, trực tiếp bị một đao chém thành hai đoạn, máu tươi và nội tạng của nó bắn lên người của Tân Giai Nhu và nhuộm nàng thành huyết nhân.- Chúc mừng ngài tăng lên cấp 2..."..."

- Chúc mừng ngài tăng lên cấp 5, đạt được hai điểm cường hóa tự do.Tân Giai Nhu chém giết đầu kia biến dị núi chuột, thoáng một phát làm cho nàng tấn thăng đến 5 cấp, đồng thời tại trước người của nàng còn thập phần may mắn tuôn ra một bản sách kỹ năng cùng 10 điểm sinh tồn tệ.Tân Giai Nhu lau lau máu tươi trên khóe miệng, một tay cầm lấy bản sách kỹ năng và mười sinh tồn tệ đưa tới trước người của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra nét kiên nghị.- Chủ nhân!

Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ.Một mình chém giết n,guồn : k.k tru y en.-c o m. một con chuột núi biến dị, Tân Giai Nhu cũng đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, nàng đã từ nữ nhân nhu nhược chuyển hóa thành nữ chiến sĩ kiên cường.Nhạc Trọng trực tiếp đem một bao thuốc cỏ cứu mạng ném cho Tân Giai Nhu, sau đó tiếp nhận bản sách kỹ năng và sinh tồn tệ:- Ăn thuốc này vào đi!

Nghỉ ngơi thật tốt một chút đi!Tân Giai Nhu thoáng cái nuốt bao cỏ cứu mạng và lặng lẽ đứng bên người của Nhạc Trọng.- Kỹ năng cấp hai: trị liệu xương cốt tổn thương.

Bản kỹ năng này chuyên trị liệu tổn thương xương côt, không có hiệu quả với các loại thương thế da thịt, người thi pháp cần tiêu hao 8 điểm tinh thần lực, không phải bác sĩ, mục sư, thánh kỵ sĩ các chức nghiệp giả mỗi ngày chỉ thi pháp được một lần.- Kỹ năng này các cô ai muốn học?Nhạc Trọng đem bản sách kỹ năng trị liệu xương cốt tổn thương đưa cho Mạc Hương Lăng cùng Trữ Vũ Hân hai người, bản thân hắn đi theo lộ tuyến chiến đấu, mỗi một kỹ năng đều phục vụ cho chiến đấu, hơn nữa hắn có kỹ năng cấp bốn tái sinh.

Bản thân của hắn không cần kỹ năng trị liệu nữa.Mạc Hương Lăng vừa nhìn thấy bản kỹ năng trị liệu xương cốt tổn thương thì nói ra.- Em học! !

Em muốn chữa thương cho mẹ!Không có chút do dự, Mạc Hương Lăng thoáng cái học xong bản sách kỹ năng này, sau đó mặt sắc mặt của nàng biến đổi, nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Tinh thần lực của em không đủ!

Em mới có 7 điểm tinh thần lực, không thể phát động kỹ năng.Nhạc Trọng suy nghĩ một chút thì moc trong ngực một chiếc Hỏa Cầu Giới Chỉ đưa cho Mạc Hương Lăng.Mạc Hương Lăng đại hỉ, hôn lên bàn tay của Nhạc Trọng, thoáng cái đeo Hỏa Cầu Giới Chỉ vào trong ngón vô danh của mình, nói:- Cám ơn đại ca ca ~~!

Đại ca ca tốt nhất ~~! !Mạc Hương Lăng đeo Hỏa Cầu Giới Chỉ lên và phát động kỹ năng, nhìn qua Tân Giai Nhu điểm một ngón tay, một đạo bạch quang chui vào trong cơ thể của Tân Giai Nhu.Dưới tác dụng của hào quang và cỏ cứu mạng, chỗ gãy xương của Tân Giai Nhu nhanh chóng khép lại bình thường.Sau khi hào quang trị liệu biến mất, tay trái của Tân Giai Nhu hơi động một chút, trong mắt hiện ra vẻ mừng rỡ, nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Chủ nhân!

Thân thể của tôi đã khôi phục, có thể tiếp tục chiến đấu!- Vậy tiếp tục chém giết chuột núi biến dị đi.Nhạc Trọng tiện tay điểm qua một con chuột núi biến dị, nhìn qua Tân Giai Nhu nói ra.Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang cũng chiếm được một khu vực luyện cấp, người cường hóa khác không dám tới gần.Đây cũng đã thành ước định rồi, đại bang phái cho dù lúc nào cũng chiếm cứ tài nguyên tốt nhất.

Có thể tùy tiện tìm ra một sân luyện cấp tốt nhất, đây cũng là nguyên nhân bang phái lớn có được nhiều người cường hóa nhất.Về phần những độc hành hiệp và các thế lực nhỏ chỉ có thể đi nhặt cơm thừa của các bang phái lớn mà thôi, hoặc là mạo hiểm tiến vào sâu trong Đại Dung sơn mạch săn bắt biến dị thú.Tân Giai Nhu chém giết một con chuột núi biến dị xong thì có kinh nghiệm và tự tin, nàng đem tất cả điểm cường hóa tăng vào nhanh nhẹn của mình, thân hình của nàng nhanh chóng hiện ra trước người của chuột núi biến dị.Con chuột núi biến dị này bổ nhào qua phía Tân Giai Nhu thì Tân Giai Nhu nhẹ nhõm lóe lên, một đao bổ ra, trực tiếp chém con chuột biến dị này thành hai đoạn.

So về lần đầu tiên thì nàng lúc này quả thực đã biến thành nhẹ nhõm hơn rất nhiều.Một đao chém giết chuột núi biến dị, thân hình của Tân Giai Nhu chớp động liên tục và xuất hiện trước mặt của đám chuột núi biến dị.Người tiến hóa cộng thêm trang bị hệ thống thần ma thì Tân Giai Nhu trở nên mạnh mẽ hơn thật nhiều, được trang bị hệ thống thần ma cường hóa và năng lực của nàng, nàng không ngừng chém giết chuột núi biến dị và cường hóa, đẳng cấp cũng không ngừng đề cao.

Không lâu sau đàn chuột núi biến dị bị săn giết không còn lại gì, chỉ có sáu tên người cường hóa nhân loại không cẩn thận bị chuột biến dị phanh thây, còn có hơn ba mươi người bị thương nặng nhẹ không đồng nhất.Sau khi chém giết đàn chuột biến dị gần như không còn, đội ngũ khổng lồ đi tới gần Đại Dung sơn mạch, cách Đại Dung sơn mạch năm cây số và hạ trại nghỉ lại.

Bọn họ đi cả ngày cho nên vô cùng mệt mỏi.Hơn nữa chiến đấu với biến dị thú vào ban đêm quả thực là muốn chết.

Vào ban đêm sức chiến đấu của nhân loại hạ thấp năm thành, mà có chút biến dị thú đặc thù cũng mạnh hơn nhiều.

Giống như Nhạc Trọn am hiểu đánh đêm cũng không nhiều.- Chủ nhân!

Đẳng cấp cường hóa của tôi là 14!Trong phòng một thị trấn nhỏ, hơi có chút mỏi mệt Tân Giai Nhu hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo.Trong vòng một ngày người cường hóa cấp 1 tăng lên cấp 14, loại tốc độ cường hóa này vượt xa Nhạc Trọng lúc trước.

Nhưng mà cũng là do Tân Giai Nhu chính là người tiến hóa, hơn nữa được Nhạc Trọng ban thưởng nhiều trang bị hệ thống thần ma trợ giúp cho nên mới lấy được thành quả như thế này.Nếu như không có trang bị hệ thống thần ma cường hóa, Tân Giai Nhu căn bản không cách nào săn giết đám chuột biến dị kia.Nghe được Tân Giai Nhu trở thành người cường hóa câp 14, trong mắt Trữ Vũ Hân bên kia hiện ra thần sắc khác thường, nàng dưới sự trợ giúp của bạch cốt nên giết được vài con chuột biến dị, nhưng mà đẳng cấp cường hóa của nàng chỉ là cấp 7.

Loại trợ giúp cường hóa này tăng lên thật chậm.

Chương 530: Thú triều công trấn. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comMạc Hương Lăng thoáng cái nhào vào trong ngực của Tân Giai Nhu và cười tủm tỉm nói ra:- Mẹ của con là nhất!Tân Giai Nhu cũng ôm Mạc Hương Lăng hiền lành vuốt mái tóc của Mạc Hương Lăng, trong mắt vui vẻ.Nhạc Trọng nhìn thấy cảnh Tân Giai Nhu cùng Mạc Hương Lăng ôm nhau, trên mặt tươi cười.

Hôm nay Tân Giai Nhu biểu hiện chứng minh hắn đầu tư không có thất bại.

Chỉ cần nàng tiếp tục chiến đấu như vậy thì sẽ trở thành người cường hóa thực lực mạnh mẽ.- Nhạc Trọng! ! !

Tao muốn mày phải chết! !Trong một góc tối của trấn nhỏ, một tên nam tử mặc áo bào màu đen hiện ra than sắc vô cùng oán độc, nghiến răng nghiến lợi nói ra.Thời điểm đại bộ phận nhân loại lâm vào ngủ say, dưới yểm hộ của ánh trăng, bầy bầy biến dị thú hội tụ chung quanh trấn nhỏ.Ở trong bụi cỏ đen kịt, từng ánh mắt màu xám không ngừng ngó chừng nhân loại đang tuần tra kia, giống như nhìn chằm chằm vào con mồi thơm ngon.Đột nhiên chung quanh không ngừng vang lên âm thanh chói tai, dưới sự chỉ dẫn của sóng âm thì những biến dị thú tiềm phục ở bên ngoài lập tức xông thẳng lên phía trước.Nhân loại trong thành phố Quý Trữ bên đã tiến hành săn giết rất nhiều lần, họ đã bố trí không ít còi báo động trong các bụi cỏ chung quanh.

Biến dị thú vừa khẽ động là tiếng còi vang lên ngay.- Địch tập kích! !

Địch tập kích!Âm thanh cảnh báo vừa vang lên, nhân loại trên tường thành lập tức rống to cảnh báo.Cơ hồ trong nháy mắt, những tên chiến sĩ nhân loại đang ngủ say lập tức lao ra khỏi giường, nắm lấy vũ khí bên người phóng ra ngoài cửa.Thời điểm săn giết đàn thú, ban đêm chính là thời điểm biến dị thú hung hãn nhất, hơi không cẩn thận chính là cục diện toàn quân bị diệt.Những chiến sĩ nhân loại đứng lên,được sự dẫn dắt của thủ lĩnh thế lực của mình đi ra ngoài.Trấn nhỏ này chính là khu vực rất nhiều thế lực trong thành phố Quý Trữ thành lập để ra ngoài săn giết biến dị thú, bên ngoài trấn nhỏ này có bố trí rất nhiều bẫy rập, rất nhiều biến dị thú vừa tới gần trấn nhỏ thì chợt rơi vào trong cạm bẫy.Nhạc Trọng trước tiên mang cao thủ Thanh Thạch Bang đi ra tuyến đầu của trấn nhỏ.- Thiệt nhiều biến dị thú!Nhạc Trọng nhìn ra bên ngoài trấn nhỏ, trong nội tâm rung mạnh.Chỉ thấy ở bên ngoài trấn nhỏ khắp nơi có thể thấy được đám chuột núi biến dị.

Những con chuột núi biến dị này hung hãn không sợ chết xông tới, chúng dùng thi thể lấp bẫy rập của nhân loại.Không lâu sau đàn chuột núi biến dị vượt qua bẫy rập xuất hiện ở trong trấn nhỏ.Sau khi tiến vào trong trấn nhỏ thì tất cả thế lực đều phân chia khu vực phòng thủ, chỉ cần thủ vững khu vực phòng thủ là được.

Trong trấn có rất nhiều thế lực không phụ thuộc lẫn nhau, loại phương pháp này là cách xử lý trước mắt tốt nhất.

Trong thành phố Quý Trữ có bốn đại bang phái cũng cho thuộc hạ xông lên, mặt khác cường giả căn bản không động thủ.Nhạc Trọng nhìn qua đàn chuột núi biến dị thì nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Bạch cốt!

Lên cho ta!

Tận lực đánh đám chuột này tàn phế và đem trở về! !

Tận lực đừng cho chúng phá hư bẫy rập.Bạch cốt nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì trong tay cầm búa lớn xông qua phía đàn chuột biến dị.Gai xương dày đặc trên người của bạch cốt không ngừng bắn ra ngoài, xỏ xuyên qua người của đàn chuột và ném chúng ra phía sau.Một tên người cường hóa cấp thấp dưới trướng của Nhạc Trọng tiến lên phía trước tay cầm Phảng Chế Đường Đao trực tiếp chém giết đám chuột núi biến dị này, sau đó đạt được cường hóa.Ngay cả tiểu loli Mạc Hương Lăng bên người của Nhạc Trọng cũng cầm ám ma đao vô cùng sắc bén gia nhập vào chém giết đám chuột núi biến dị này.Được sự trợ giúp của bạch cốt, người cường hóa cấp thấp dưới trướng của Nhạc Trọng lập tức đạt được cường hóa vô cùng nhanh chóng, đẳng cấp không ngừng tăng lên cao.Về phần cao thủ dưới trướng của Nhạc Trọng thì lặng lẽ quan sát tình hình và chờ lệnh của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng có được năng lực Hắc Dạ Cường Hóa, hắn có thể nhìn thấy xa xa sau lưng đàn chuột này có những ánh mắt màu xanh nhìn chằm chằm nơi đây.

Nếu như hắn đầu nhập toàn bộ chiến lực, thể lực của bộ hạ tiêu hao thật lớn, không cách nào ngăn cản đám quái vật phía sau.Bạch cốt tấn chức trở thành hắc ám khô lâu, sức chiến đấu tăng lên kinh người.

Nó một mình đứng trước phòng tuyến của Nhạc Trọng thì giống như nọn núi ngăn cản đàn chuột tấn công!

Những con chuột núi biến dị này không ngừng xông lên, chợt thân thể của nó bị gai xương đâm vào, kéo ra phía sau, mặc người chém giết.Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu ra lệnh:- Cô đi xung phong liều chết một hồi!

Thăng cấp 16 thì quay trở về!

Tất cả điểm cường hóa tự do tăng vào trong thể lực.Những con chuột biến dị này cao tới câp 18, đối với Tân Giai Nhu mà nói đây là biến dị thú thích hợp săn giết nhất.- Vâng!

Chủ nhân!Tân Giai Nhu thoáng cái cầm lấy ám ma đao xông thẳng vào trong đàn chuột núi biến dị, nàng rất nhanh đột nhập vào trong đàn chuột, dễ dàng chém giết những con chuột núi biến dị.Nhạc Trọng bên này có bạch cốt là hắc ám khô lâu đứng ở trước trận tuyến, trong khoảng thời gian ngắn vô tư, còn thừa lực giúp người cường hóa cấp thấp tăng cấp.Nhưng mà các bang phái nhỏ ở gần trận địa của Nhạc Trọng thì đám chuột biến dị không ngừng dùng thi thể lấp đầy bẫy rập, rốt cục cũng đánh giáp lá cà với bang phái nhỏ gần Nhạc Trọng.Bên trái của Nhạc Trọng là một bang phái tên là Tiểu Đao hội, bang phái này gồm bang chủ và hai mươi tên cao thủ hahcj tâm.

Bang chủ của bọn họ là Thái Thanh Lượng chính là người tiến hóa nhanh nhẹn, trong tay hắn ánh đao tung bay, tất cả chuột núi biến dị đều bị chém giết.

Hai mươi tên cao thủ bên cạnh hắn đẳng cấp không cao, đại bộ phận chỉ có cấp hai mươi mốt và trang bị không mạnh, đối kháng với đám chuột núi biến dị thì cố hết sức.Đột nhiên lúc này sáu con chuột biến dị cùng xông qua phía một tên tay cầm Đường đao, xông qua phía cao thủ của Tiểu Đao hội.- Ah! !

Lão đại cứu tôi!Tên cao thủ Tiểu Đao hội chém một con chuột biến dị thành hai đoạn thì lập tức thấy năm con chuột khác mở hàm răng sắc bén cắn lên người của hắn, làm cho hắn phát ra âm thanh rên rỉ.- Vương Duyệt!Trong mắt Thái Thanh Lượng hiện ra hào quang đỏ thẫm, phát động kỹ năng, giống như quỷ mỵ lao qua trước người của Vương Duyệt, trên đường đi có mười sáu con chuột núi biến dị bị chém giết, máu tươi cùng nội tạng rơi vãi trên đất.Thái Thanh Lượng đi tới trước người của Vương Duyệt và bổ ra năm đao, chém năm con chuột biến dị thành hai đoạn.- Vương Duyệt!Thái Thanh Lượng nhìn chằm chằm vào tên cao thủ tên Vương Duyệt và phát ra tiếng kêu bi phẫn.

Yết hầu của Vương Duyệt này đã bị một con chuột biến dị cắn đứt, hắn lúc này đã biến thành một cỗ thi thể.- Lão đại! !

Cứu tôi!Một tên cao thủ Tiểu Đao hội hoảng sợ thét to, hắn lúc này cũng bị bốn con chuột biến dị vây công, phòng tuyến tràn đầy nguy cơ.Thái Thanh Lượng chớp động mấy cái xuất hiện trước người tên cao thủ Tiểu Đao hội d ownlo.a d eb o ok- m ớ i n hấ t tạ.i k kt,ru,yen,.-c,o m và bốn đao chém chết bốn con chuột biến dị này.

Chương 531: Thú triều công trấn. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Cứu tôi!

Cứu tôi! !

Ah!Nhưng mà cho dù Thái Thanh Lượng có mạnh cũng chỉ có mình hắn mà thôi, hắn hành động cứu hoả đội viên bốn phía tác dụng cũng có hạn, không ngừng có đồng bạn chết trước mặt của hắn.Tiểu Đao hội phó bang chủ La Thực chém giết một con chuột núi biến dị và nhìn qua Thái Thanh Lượng kêu lên:- Không được! !

Lão đại! !

Tiếp tục như vậy chúng ta tuyệt đối chịu không được!

Đi qua xin Thanh Thạch Bang cứu viện đi!Thái Thanh Lượng thở phì phò lớn tiếng nói:- Nhưng mà bây giờ đi qua thì Thanh Thạch Bang nhất định sẽ khai ra bảng giá khiến người ta khó tiếp nhận a, nếu như hắn muốn chiếm đoạt chúng ta thì làm sao?La Thực rống lớn lên và một đao chém giết một con chuột biến dị.- Lão đại!

Lại tiếp tục như vậy chỉ sợ chúng ta sẽ chết toàn bộ!

Nếu chúng ta chết hết thì Tiểu Đao hội có ý nghĩa gì?- Lão đại!

Cứu mạng a!Một gã cao thủ Tiểu Đao hội vừa mới lên tiếng, hắn đã bị vài con chuột biến dị đè lên đất và cắn chết.Thái Thanh Lượng nhìn thấy tên cao thủ của Tiểu Đao hội bị phanh thây, cắn răng một cái nhìn qua tên cao thủ của Tiểu Đao hội ra lệnh:- Hồng Minh! !

Anh đi qua phía Thanh Thạch Bang cầu cứu, nói Tiểu Đao hội nguyện ý nhập vào Thanh Thạch Bang, thỉnh Nhạc Trọng phái người cứu chúng ta!Mỗi một người phòng tuyến cũng đã xác định, cho dù là bang phái nào nếu không được bốn đại bang phái ra lệnh liên thủ thì không được lui về phía sau một bước.

Nếu như có người nào, thế lực nào dám vứt bỏ khu vực phòng thủ của mình, bất luận kẻ nào cũng có thể trực tiếp chém giết bọn họ.

Hơn nữa trở về thành phố Quý Trữ người nhà đào binh cũng sẽ bị giết sạch.Đúng là dưới pháp lệnh tàn khốc này, những người cường hóa kia cho dù biết không địch lại cũng cắn răng xông lên phía trước.

Nếu không bọn họ sẽ liên lụy thân nhân và bang chúng tại thành phố Quý Trữ.Hồng Minh rất nhanh đi tới chỗ Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang.- Thật là lợi hại! !

Quá mạnh mẽ!

Trong Thanh Thạch Bang thậm chí có cao thủ như vậy, trách không được có thể trở thành một trăm bốn bang phái!Hồng Minh đi vào trận doanh của Thanh Thạch Bang và nhìn thấy Nhạc Trọng thì mỗi người còn có dư lực, các bang chúng cấp thấp chém giết chuột núi biến dị, lại nhìn thấy bạch cốt giống như ma thần chém giết đàn chuột biến dị.Bạch cốt một người đã đủ giữ vững vị trí phòng ngự của Nhạc Trọng bên này.

Phải biết rằng Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang là một trong mười đại bang phái của thành phố Quý Trữ, đồng dạng trận địa hắn cần giữ vững cũng rộng gấp mười lần bang phái nhỏ.Bạch cốt chính là đặc chủng khô lâu, tiến giai trở thành hắc ám khô lâu.

Sau khi nó tiến giai thì thực lực tăng lên gấp đôi, sức chiến t ruyệ n đượ,c c o p y tại k-ktr.u y-e n . com- đấu hết sức kinh người, đã có thể so được với biến dị thú cấp hai nhỏ yếu.

Nó thậm chí còn nguy hiểm hơn biến dị thú cấp hai.

Nhưng mà tốc độ, lực lượng, thể lực thì kém hơn nhiều.Hồng Minh đi vào bên người Nhạc Trọng và quỳ xuống mặt đất, cuống quít dập đầu nói:- Nhạc lão đại! !

Tôi là Tiểu Đao hội Hồng Minh!

Van cầu ngài xuất binh cứu Tiểu Đao hội chúng tôi.

Tôi dập đầu cầu xin ngài!Nhạc Trọng nhìn Hồng Minh và lãnh đạm nói:- Hồng Minh!

Chúng tôi đã phân chia khu vực phòng ngự thật tốt rồi!

Thanh Thạch Bang chúng tôi phòng ngự gấp mười lần Tiểu Đao hội!

Bảo với người của các người thủ vững thêm một chút, lát nữa tôi sẽ cho người qua giúp các người.Trong Tiểu Đao hội có người tiến hóa hệ nhanh nhẹn thì Nhạc Trọng đã sớm biết được.

Có tên người tiến hóa ở đó thì Tiểu Đao hội ít nhất còn có thể chèo chống thêm hai mươi phút.Nhạc Trọng ý định qua hai mươi phút sau tận lực tiêu hao lực lượng của Tiểu Đao hội và phái binh qua cứu giúp, lực lượng của Tiểu Đao hội tiêu hao quá nhiều sẽ không có lực lượng tranh đấu với biến dị thú.Hồng Minh không do dự trực tiếp khai ra điều kiện:- Nhạc lão đại, chỉ cần ngài xuất binh cứu giúp Tiểu Đao hội thì Tiểu Đao hội chúng tôi nguyện ý gia nhập vào Thanh Thạch Bang, trở thành một bộ phận của Thanh Thạch Bang!Nhạc Trọng lập tức ngữ khí biến đổi trầm giọng nói:- Tốt!

Tôi sẽ mang binh qua giúp các người.Tiểu Đao hội một khi gia nhập Thanh Thạch Bang, trong tay của Nhạc Trọng sẽ có nhiều lực lượng để sử dụng, hắn tự nhiên phải toàn lực đi cứu viện.Nhạc Trọng nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn trầm giọng nói:- Lạp Nhĩ Mạn!

Đi theo tôi!- Vâng!

Thủ lĩnh!Lạp Nhĩ Mạn mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết này theo sát sau lưng của Nhạc Trọng, đi qua nơi trú quân của Tiểu Đao hội.Nhạc Trọng dẫn người nhanh chóng đi tới khu vực phòng thủ của Tiểu Đao hội, chỉ nhìn thấy trong khu vực phòng thủ của Tiểu Đao hội đã có rất nhiều chuột núi biến dị, bọn người Thái Thanh Lượng đang tụ tập cùng một chỗ phòng ngự với nhau.Nhạc Trọng rút Hắc Nha Đao dài hai mét nhảy vào trong đàn chuột biến dị, Hắc Nha Đao trong tay vung lên, một kích chém bốn con chuột biến dị.Đối phó những đàn chuột biến dị dày đặc, đẳng cấp lại thấp này, Nhạc Trọng cầm Hắc Nha Đao chính là lợi khí giết người, hắn tiện tay huy động thì đàn chuột biến dị biến thành thi thể.- Cùng tôi xông lên!Lạp Nhĩ Mạn nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết xông lên.Một loạt quân đoàn thẩm lí và phán quyết nhanh chóng rút ra Phảng Chế Đường Đao đi theo sau lưng Lạp Nhĩ Mạn chém giết đàn chuột biến dị, có chút ít tngười mạnh nhất trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết bắn súng, kim nghiệm chiến đấu phong phú, đối với các loại vũ khí hiện đại sử dụng rất thuần thục. mà năng lực cận chiến của bọn họ thật mạnh, chém giết chuột núi biến dị không thành vấn đề.Mặt khác một bên Thái Thanh Lượng cũng dẫn người nhanh chóng giết qua, hai bên hợp lực, ngạnh sanh sanh lui ra khỏi vòng vây của chuột biến dị.Thái Thanh Lượng đi tới bên người của Nhạc Trọng và ánh mắt phức tạp nhìn qua Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Thái Thanh Lượng bái kiến Nhạc lão đại!

Lúc này nhờ có Nhạc lão đại ngài kịp thời tương trợ.

Nếu không tôi và hơn mười huynh đệ bỏ mạng rồi.Nhạc Trọng khẽ gật đầu trầm giọng nói:- Biết rõ!

Mang theo người của anh đi xây dựng công sự đi.Nhạc Trọng lúc này mang theo nhiều đồ xây dựng công sự.Muốn ổn định Thái Thanh Lượng chiến tuyến bên này, công sự ất không thẻ thiếu.

Thái Thanh Lượng sở dĩ thủ gian nan cũng là bởi vì bọn họ khinh thị không xây công sự và tâm tồn may mắn, cho rằng biến dị thú không thể nhanh chóng công trấn như vậy, lúc này mới ăn thiệt thòi lớn.Mà Nhạc Trọng cho dù đi tới nơi này, đều mang theo đại lượng trang bị công sự và vật tư, tùy thời có thể xây dựng một công sự đơn giản.

Một công sự đơn giản có thể cứu rất nhiều người đấy.Cơ hồ là sau khi ép đàn chuột biến dị, bộ hạ của Nhạc Trọng bắt đầu đóng cây thép vào đất.

Đem một cây cọc đóng xuống đất, hơn nữa trên cọc gỗ buộc dây thép, công sự đơn giản thành hình.- Vâng!

Lão đại!Thái Thanh Lượng nhìn thấy công sự đơn giản có thể cứu được nhiều người, ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng cung kính ứng một tiếng, mang theo bộ hạ đi xây dựng công sự.

Chương 532: Đại Dung sơn mạch. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comNhân khẩu càng nhiều thì cao thủ che giấu trong đó cũng càng nhiều.

Trong nơi này có ba ngàn người cường hóa, cũng có không ít người tiến hóa, những người tiến hóa này không bị bốn bang phái mời chào, bọn họ hoặc thành lập bang phái nhỏ của mình, hoặc là trực tiếp trở thành độc hành hiệp.Ba ngàn người cường hóa nếu được Nhạc Trọng khống chế trong tay, hắn có lòng tin đem quân của Ngô Nham Hoành ở Đại Thái Lan phục hưng quân nghiền nát.Đáng tiếc ba ngàn người cường hóa này có suy nghĩ của riêng mình, muốn hợp bọn họ lại quá khó khăn.

Dù sao người có chút bổn sự không muốn làm thủ hạ của người khác làm gì.

Đây là trong tận thế, rất nhiều người có được lực lượng thì dã tâm cũng bành trướng nhiều lắm.Dưới các loại kỹ năng mạnh mẽ oanh kích lên người, đám chim sẻ trên bầu trời lưu lại tám ngàn thi thể chợt nhao nhao bay đi.Đám chim sẻ này vừa bay đi, rất nhiều người chạy ra khỏi xe, đem thi thể của những con chim sẻ này đưa vào trong xe, ở trong thành phố Quý Trữ thì thịt biến dị thú bán rất được giá đấy.Bạch Tiểu Thắng đi tới bên người của Nhạc Trọng và nói:- Lão đại! !

Chúng ta có nên đi đoạt một ít không?Nhạc Trọng lắc đầu trực tiếp cự tuyệt:- Không cần!Nhạc Trọng lúc này mang theo hơn hai mươi chiếc xe vận tải cỡ lớn, nhưng mà những thi thể này dùng để chở thi thể của biến dị thú.

Những con chim sẻ biến dị này hắn không thèm nhìn.Đẳng cấp của chúng quá thấp, thịt của chúng cũng không cách nào bổ sung nhiều nguyên khí cho những cường giả dưới trướng của hắn.

Nhưng mà với người bình thường mà nói thịt chim sẻ biến dị chính là mỹ vị đấy.Sau khi tiêu diệt đám chim sẻ biến dị này, lưu lại hơn tám nghìn cổ thi thể.

Nhưng mà cũng có hơn hai mươi người cường hóa bị chúng ăn thành xương trắng.Sau khi nhặt xong đám thi thể chim sẻ, hơn hai trăm tên người cường hóa mang vào trong xe tải, mang thi thể của chúng quay về thành phố Quý Trữ.

Những thi thể chim sẻ biến dị này sẽ giúp bọn họ thoải mái một thời gian ngắn, bọn họ tự nhiên không muốn mạo hiểm làm gì.Sau khi đoàn xe bị đám chim sẻ biến dị này công kích, tiếp tục đẩy mạnh tốc độ đi về phía trước, trên đường đi cũng hấp dẫn không ít biến dị thú đi tới, nhưng mà đối mặt với đại quân của nhân loại thì những biến dị thú này không chịu nổi một kích.Đoàn quân khổng lồ hành quân một ngày, rốt cục đi tới một sơn mạch to lớn.Sau tận thế thì những sơn mạch to lớn này sinh ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, khắp nơi đều là đại thụ vài thước, có cả lớn hơn mười thước, vô số kỳ hoa dị thảo trải rộng cả sơn mạch, có rất nhiều biến dị thú cường đại chiếm giữ trong chiếm giữ sơn mạch này, thỉnh thoảng trong sơn mạch có âm thanh biến dị thú rống to lên.Những dấu vết con người trong sơn mạch bây giờ đã bị lấn át hoàn toàn, con đường do nhân loại mở ra cũng bị cây cối biến dị chiếm giữ, bị vô số cây cối đâm nát.Trong sơn mạch này hội tụ vô số biến dị thú cường đại, cũng là nơi rất nhiều cao thủ trong thành phố Quý Trữ lựa chọn cường hóa bản thân.Rất nhiều người cường hóa mạnh mẽ đi tới nơi này săn biến dị thú tăng cấp.

Đương nhiên săn giết biến dị thú cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy, cơ hồ mỗi một ngày đều có người cường hóa nhân loại chết trong miệng biến dị thú, cũng có người cường hóa nhân loại săn giết biến dị thú tăng cấp.

Đây là thiên đường của cường giả, địa ngục của kẻ yếu.Giống như ngửi x,e.m o nli.ne tạ i k.kt.ruy e n-.co m được mùi vị của nhân loại, trong bụi cỏ có chấn động, những con chuột có thể trạng như con heo chạy ra ngoài, điên cuồng xông thẳng qua đám người.- Biến dị thú cấp 18.

Chuột núi biến dị!

Có được hàm răng sắc bén và sức lực rất mạnh, hàm răng của chúng có thể xuyên thủng sắt thép.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy những con chuột núi biến dị này, trong mắt chợt hiện ra một loạt tin tức.Nhìn qua những con chuột núi biến dị này, rất nhiều người cường hóa đều cầm vũ khí trong tay nghênh đón.

Đây chính là một trong các biến dị thú yếu nhất trong Đại Dung sơn mạch này, vừa vặn thích hợp cho người cường hóa cấp thấp đối phó.- Tân Giai Nhu, cô đi giết chúng đi!Nhạc Trọng nhìn qua đám chuột núi biến dị này, đem một thanh ám ma đao ném cho Tân Giai Nhu.- Vâng! !

Chủ nhân!Tân Giai Nhu nhìn qua đám chuột núi biến dị, da đầu có chút run lên, nàng trước nay ngay cả con gà cũng chưa từng giết qua đấy.

Nhưng mà vì con gái của nàng dù tay có run rẩy vẫn bước qua phía đám chuột núi biến dịNhạc Trọng ở sau lưng của Tân Giai Nhu trầm giọng nói:- Không phải sợ!

Chỉ cần cô tỉnh táo lại thì chúng không phải đối thủ của cô!

Thực lực của cô mạnh hơn chúng nó rất nhiều! !

Nhớ kỹ, không có người nào giúp cô đâu!

Có thể giúp cô chỉ có chính cô mà thôi!

Cho dù cô có chết tôi cũng không ra tay đâu.Nhạc Trọng đem rất nhiều trang bị hệ thống thần ma đưa cho Tân Giai Nhu, nàng hiện tại tuy chỉ mới cấp 1, nhưng mà thuộc tính của nàng bây giờ có thể so được với người cường hóa cấp 30.

Chỉ cần nàng có thể vượt qua vấn đề tâm lý, chém giết chuột núi biến dị không có vấn đề gì.Tân Giai Nhu cầm ám ma đao nhưng thân thể run nhè nhẹ đi qua phía chuột núi biến dị, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi.Tốc độ của chuột núi biến dị thật nhanh, giống như con ngựa nhanh nhất, mang theo khí thế hung mãnh vượt qua trước người của Tân Giai Nhu và hung hăng bổ nhào vào nàng.- Mình phải chết sao?Tân Giai Nhu nhìn thấy khí thế hung mãnh của chuột biến dị thì thân thể cứng ngắt, cơ hồ không thể động đậy, trong đầu trống rỗng.- Mẹ!Thời điểm Tân Giai Nhu sắp bị con chuột biến dị đè xuống, một âm thanh tê tâm liệt phế từ xa truyền tới, thoáng cái làm cho Tân Giai Nhu tỉnh táo lại.Tân Giai Nhu dùng sức uốn éo thân thể, móng vuốt của con chuột biến dị xẹt qua má trái của nàng, trảo phải của nó vỗ xuống, hung hăng vỗ vào vai của Tân Giai Nhu, sức lực lớn khổng lồ đánh bay Tân Giai Nhu xuống đất.Dưới lực lượng lớn trùng kích, vai trái của Tân Giai Nhu trực tiếp gãy xương, ngực của nàng buồn bực phun ra một ngụm máu tươi.Mặc dù có da biến dị thú cấp ba bảo hộ, cường độ thân thể của Tân Giai Nhu cũng quá thấp, ngay cả một kích của chuột biến dị cũng không chịu nổi.

Đây cũng là bệnh chung của người tiến hóa nhanh nhẹn, lực công kích cao, tỉ lệ né tránh cao, nhưng mà năng lực phòng ngự yếu tới đáng thương.Mạc Hương Lăng nhìn thấy mẹ của nàng té trên mặt đất, sắc mặt đại biến, ở trong ngực của Nhạc Trọng dùng sức giãy dụa lớn tiếng kêu lên:- Mẹ ơi! !

Mẹ ơi! !

Mẹ ơi! !

Nhạc Trọng! !

Đại ca ca!

Van cầu anh ra tay cứu mẹ của em !

Anh phải cứu mẹ, mẹ sẽ chết đấy!Nhạc Trọng hai mắt lạnh như băng ôm chặc lấy thân thể mềm mại của Mạc Hương Lăng, phong tỏa hành động của nàng, không cho nàng làm loạn:- Không được!

Em phải nhớ thật kỹ đây!

Nàng phải dựa vào chính mình vượt qua cửa ải này!

Nếu như sau này em muốn trở thành người cường hóa, như vậy em cũng phải vượt qua sợ hãi lần này.

Chương 533: Đại Dung sơn mạch. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comNói xong Nhạc Trọng cũng nhìn qua Trữ Vũ Hân bên cạnh, trong nội tâm Trữ Vũ Hân có chút rùng mình, biết rõ Nhạc Trọng cũng đang nói với nàng.

Nếu như nàng muốn trở thành người cường hóa và chiến đấu, tương lai cũng phải vượt qua cử ải sợ hãi này.Sau khi con chuột núi biến dị đánh bay Tân Giai Nhu, vừa rơi xuống đất thì bổ nhào qua người của Tân Giai Nhu.- Mình không thể chết được! !

Mình không thể chết được! !

Mình chết thì Hương Lăng làm sao bây giờ?

Mình tuyệt đối không thể chết!Dưới uy hiếp tử vong, Tân Giai Nhu hai mắt thoáng cái đỏ thẫm lên, tiềm lực của nàng cũng bộc phát ra ngoài.Tân Giai Nhu nhìn qua con chuột núi biến dị, tiềm lực thân thể của nàng phát động, tốc độ siêu cường của nàng cũng nhanh chóng bắt được quỹ tích di động của con chuột núi biến dị, thân thể nàng có chút hơi nghiêng, tay phải dùng sức một đao không mang một tia khói lửa nhân giang chém lên con chuột núi.Ám ma đao vô cùng sắc bén, con chuột núi biến dị không ngăn cản được, trực tiếp bị một đao chém thành hai đoạn, máu tươi và nội tạng của nó bắn lên người của Tân Giai Nhu và nhuộm nàng thành huyết nhân.- Chúc mừng ngài tăng lên cấp 2..."..."

- Chúc mừng ngài tăng lên cấp 5, đạt được hai điểm cường hóa tự do.Tân Giai Nhu chém giết đầu kia biến dị núi chuột, thoáng một phát làm cho nàng tấn thăng đến 5 cấp, đồng thời tại trước người của nàng còn thập phần may mắn tuôn ra một bản sách kỹ năng cùng 10 điểm sinh tồn tệ.Tân Giai Nhu lau lau máu tươi trên khóe miệng, một tay cầm lấy bản sách kỹ năng và mười sinh tồn tệ đưa tới trước người của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra nét kiên nghị.- Chủ nhân!

Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ.Một mình chém giết một con chuột núi biến dị, Tân Giai Nhu cũng đã phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, nàng đã từ nữ nhân nhu nhược chuyển hóa thành nữ chiến sĩ kiên cường.Nhạc Trọng trực tiếp đem một bao thuốc cỏ cứu mạng ném cho Tân Giai Nhu, sau đó tiếp nhận bản sách kỹ năng và sinh tồn tệ:- Ăn thuốc này vào đi!

Nghỉ ngơi thật tốt một chút đi!Tân Giai Nhu thoáng cái nuốt bao cỏ cứu mạng và lặng lẽ đứng bên người của Nhạc Trọng.- Kỹ năng cấp hai: trị liệu xương cốt tổn thương.

Bản kỹ năng này chuyên trị liệu tổn thương xương côt, không có hiệu quả với các loại thương thế da thịt, người thi pháp cần tiêu hao 8 điểm tinh thần lực, không phải bác sĩ, mục sư, thánh kỵ sĩ các chức nghiệp giả mỗi ngày chỉ thi pháp được một lần.- Kỹ năng này các cô ai muốn học?Nhạc Trọng đem bản sách kỹ năng trị liệu xương cốt tổn thương đưa cho Mạc Hương Lăng cùng Trữ Vũ Hân hai người, bản thân hắn đi theo lộ tuyến chiến đấu, mỗi một kỹ năng đều phục vụ cho chiến đấu, hơn nữa hắn có kỹ năng cấp bốn tái sinh.

Bản thân của hắn không cần kỹ năng trị liệu nữa.Mạc Hương Lăng vừa nhìn thấy bản kỹ năng trị liệu xương cốt tổn thương thì nói ra.- Em học! !

Em muốn chữa thương cho mẹ!Không có chút do dự, Mạc Hương Lăng thoáng cái học xong bản sách kỹ năng này, sau đó mặt sắc mặt của nàng biến đổi, nhìn qua Nhạc Trọng cầu xe m. on l in e tạ.i k.ktr u.y.en.. c o,m khẩn nói:- Tinh thần lực của em không đủ!

Em mới có 7 điểm tinh thần lực, không thể phát động kỹ năng.Nhạc Trọng suy nghĩ một chút thì moc trong ngực một chiếc Hỏa Cầu Giới Chỉ đưa cho Mạc Hương Lăng.Mạc Hương Lăng đại hỉ, hôn lên bàn tay của Nhạc Trọng, thoáng cái đeo Hỏa Cầu Giới Chỉ vào trong ngón vô danh của mình, nói:- Cám ơn đại ca ca ~~!

Đại ca ca tốt nhất ~~! !Mạc Hương Lăng đeo Hỏa Cầu Giới Chỉ lên và phát động kỹ năng, nhìn qua Tân Giai Nhu điểm một ngón tay, một đạo bạch quang chui vào trong cơ thể của Tân Giai Nhu.Dưới tác dụng của hào quang và cỏ cứu mạng, chỗ gãy xương của Tân Giai Nhu nhanh chóng khép lại bình thường.Sau khi hào quang trị liệu biến mất, tay trái của Tân Giai Nhu hơi động một chút, trong mắt hiện ra vẻ mừng rỡ, nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Chủ nhân!

Thân thể của tôi đã khôi phục, có thể tiếp tục chiến đấu!- Vậy tiếp tục chém giết chuột núi biến dị đi.Nhạc Trọng tiện tay điểm qua một con chuột núi biến dị, nhìn qua Tân Giai Nhu nói ra.Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang cũng chiếm được một khu vực luyện cấp, người cường hóa khác không dám tới gần.Đây cũng đã thành ước định rồi, đại bang phái cho dù lúc nào cũng chiếm cứ tài nguyên tốt nhất.

Có thể tùy tiện tìm ra một sân luyện cấp tốt nhất, đây cũng là nguyên nhân bang phái lớn có được nhiều người cường hóa nhất.Về phần những độc hành hiệp và các thế lực nhỏ chỉ có thể đi nhặt cơm thừa của các bang phái lớn mà thôi, hoặc là mạo hiểm tiến vào sâu trong Đại Dung sơn mạch săn bắt biến dị thú.Tân Giai Nhu chém giết một con chuột núi biến dị xong thì có kinh nghiệm và tự tin, nàng đem tất cả điểm cường hóa tăng vào nhanh nhẹn của mình, thân hình của nàng nhanh chóng hiện ra trước người của chuột núi biến dị.Con chuột núi biến dị này bổ nhào qua phía Tân Giai Nhu thì Tân Giai Nhu nhẹ nhõm lóe lên, một đao bổ ra, trực tiếp chém con chuột biến dị này thành hai đoạn.

So về lần đầu tiên thì nàng lúc này quả thực đã biến thành nhẹ nhõm hơn rất nhiều.Một đao chém giết chuột núi biến dị, thân hình của Tân Giai Nhu chớp động liên tục và xuất hiện trước mặt của đám chuột núi biến dị.Người tiến hóa cộng thêm trang bị hệ thống thần ma thì Tân Giai Nhu trở nên mạnh mẽ hơn thật nhiều, được trang bị hệ thống thần ma cường hóa và năng lực của nàng, nàng không ngừng chém giết chuột núi biến dị và cường hóa, đẳng cấp cũng không ngừng đề cao.

Không lâu sau đàn chuột núi biến dị bị săn giết không còn lại gì, chỉ có sáu tên người cường hóa nhân loại không cẩn thận bị chuột biến dị phanh thây, còn có hơn ba mươi người bị thương nặng nhẹ không đồng nhất.Sau khi chém giết đàn chuột biến dị gần như không còn, đội ngũ khổng lồ đi tới gần Đại Dung sơn mạch, cách Đại Dung sơn mạch năm cây số và hạ trại nghỉ lại.

Bọn họ đi cả ngày cho nên vô cùng mệt mỏi.Hơn nữa chiến đấu với biến dị thú vào ban đêm quả thực là muốn chết.

Vào ban đêm sức chiến đấu của nhân loại hạ thấp năm thành, mà có chút biến dị thú đặc thù cũng mạnh hơn nhiều.

Giống như Nhạc Trọn am hiểu đánh đêm cũng không nhiều.- Chủ nhân!

Đẳng cấp cường hóa của tôi là 14!Trong phòng một thị trấn nhỏ, hơi có chút mỏi mệt Tân Giai Nhu hưng phấn nhìn qua Nhạc Trọng báo cáo.Trong vòng một ngày người cường hóa cấp 1 tăng lên cấp 14, loại tốc độ cường hóa này vượt xa Nhạc Trọng lúc trước.

Nhưng mà cũng là do Tân Giai Nhu chính là người tiến hóa, hơn nữa được Nhạc Trọng ban thưởng nhiều trang bị hệ thống thần ma trợ giúp cho nên mới lấy được thành quả như thế này.Nếu như không có trang bị hệ thống thần ma cường hóa, Tân Giai Nhu căn bản không cách nào săn giết đám chuột biến dị kia.Nghe được Tân Giai Nhu trở thành người cường hóa câp 14, trong mắt Trữ Vũ Hân bên kia hiện ra thần sắc khác thường, nàng dưới sự trợ giúp của bạch cốt nên giết được vài con chuột biến dị, nhưng mà đẳng cấp cường hóa của nàng chỉ là cấp 7.

Loại trợ giúp cường hóa này tăng lên thật chậm.

Chương 534: Thú triều công trấn. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comMạc Hương Lăng thoáng cái nhào vào trong ngực của Tân Giai Nhu và cười tủm tỉm nói ra:- Mẹ của con là nhất!Tân Giai Nhu cũng ôm Mạc Hương Lăng hiền lành vuốt mái tóc của Mạc Hương Lăng, trong mắt vui vẻ.Nhạc Trọng nhìn thấy cảnh Tân Giai Nhu cùng Mạc Hương Lăng ôm nhau, trên mặt tươi cười.

Hôm nay Tân Giai Nhu biểu hiện chứng minh hắn đầu tư không có thất bại.

Chỉ cần nàng tiếp tục chiến đấu như vậy thì sẽ trở thành người cường hóa thực lực mạnh mẽ.- Nhạc Trọng! ! !

Tao muốn mày phải chết! !Trong một góc tối của trấn nhỏ, một tên nam tử mặc áo bào màu đen hiện ra than sắc vô cùng oán độc, nghiến răng nghiến lợi nói ra.Thời điểm đại bộ phận nhân loại lâm vào ngủ say, dưới yểm hộ của ánh trăng, bầy bầy biến dị thú hội tụ chung quanh trấn nhỏ.Ở trong bụi cỏ đen kịt, từng ánh mắt màu xám không ngừng ngó chừng nhân loại đang tuần tra kia, giống như nhìn chằm chằm vào con mồi thơm ngon.Đột nhiên chung quanh không ngừng vang lên âm thanh chói tai, dưới sự chỉ dẫn của sóng âm thì những biến dị thú tiềm phục ở bên ngoài lập tức xông thẳng lên phía trước.Nhân loại trong thành phố Quý Trữ bên đã tiến hành săn giết rất nhiều lần, họ đã bố trí không ít còi báo động trong các bụi cỏ chung quanh.

Biến dị thú vừa khẽ động là tiếng còi vang lên ngay.- Địch tập kích! !

Địch tập kích!Âm thanh cảnh báo vừa vang lên, nhân loại trên tường thành lập tức rống to cảnh báo.Cơ hồ trong nháy mắt, những tên chiến sĩ nhân loại đang ngủ say lập tức lao ra khỏi giường, nắm lấy vũ khí bên người phóng ra ngoài cửa.Thời điểm săn giết đàn thú, ban đêm chính là thời điểm biến dị thú hung hãn nhất, hơi không cẩn thận chính là cục diện toàn quân bị diệt.Những chiến sĩ nhân loại đứng lên,được sự dẫn dắt của thủ lĩnh thế lực của mình đi ra ngoài.Trấn nhỏ này chính là khu vực rất nhiều thế lực trong thành phố Quý Trữ thành lập để ra ngoài săn giết biến dị thú, bên ngoài trấn nhỏ này có bố trí rất nhiều bẫy rập, rất nhiều biến dị thú vừa tới gần trấn nhỏ thì chợt rơi vào trong cạm bẫy.Nhạc Trọng trước tiên mang cao thủ Thanh Thạch Bang đi ra tuyến đầu của trấn nhỏ.- Thiệt nhiều biến dị thú!Nhạc Trọng nhìn ra bên ngoài trấn nhỏ, trong nội tâm rung mạnh.Chỉ thấy ở bên ngoài trấn nhỏ khắp nơi có thể thấy được đám chuột núi biến dị.

Những con chuột núi biến dị này hung hãn không sợ chết xông tới, chúng dùng thi thể lấp bẫy rập của nhân loại.Không lâu sau đàn chuột núi biến dị vượt qua bẫy rập xuất hiện ở trong trấn nhỏ.Sau khi tiến vào trong trấn nhỏ thì tất cả thế lực đều phân chia khu vực phòng thủ, chỉ cần thủ vững khu vực phòng thủ là được.

Trong trấn có rất nhiều thế lực không phụ thuộc lẫn nhau, loại phương pháp này là cách xử lý trước mắt tốt nhất.

Trong thành phố Quý Trữ có bốn đại bang phái cũng cho thuộc hạ xông lên, mặt khác cường giả căn bản không động thủ.Nhạc Trọng nhìn qua đàn chuột núi biến dị thì nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Bạch cốt!

Lên cho ta!

Tận lực đánh đám chuột này tàn phế và đem trở về! !

Tận lực đừng cho chúng phá hư bẫy rập.Bạch cốt nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì trong tay cầm búa lớn xông qua phía đàn chuột biến dị.Gai xương dày đặc trên người của bạch cốt không ngừng bắn ra ngoài, xỏ xuyên qua người của đàn chuột và ném chúng ra phía sau.Một tên người cường hóa cấp thấp dưới trướng của Nhạc Trọng tiến lên phía trước tay cầm Phảng Chế Đường Đao trực tiếp chém giết đám chuột núi biến dị này, sau đó đạt được cường hóa.Ngay cả tiểu loli Mạc Hương Lăng bên người của Nhạc Trọng cũng cầm ám ma đao vô cùng sắc bén gia nhập vào chém giết đám chuột núi biến dị này.Được sự trợ giúp của bạch cốt, người cường hóa cấp thấp dưới trướng của Nhạc Trọng lập tức đạt được cường hóa vô cùng nhanh chóng, đẳng cấp không ngừng tăng lên cao.Về phần cao thủ dưới trướng của Nhạc Trọng thì lặng lẽ quan sát tình hình và chờ lệnh của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng có được năng lực Hắc Dạ Cường Hóa, hắn có thể nhìn thấy xa xa sau lưng đàn chuột này có những ánh mắt màu xanh nhìn chằm chằm nơi đây.

Nếu như hắn đầu nhập toàn bộ chiến lực, thể lực của bộ hạ tiêu hao thật lớn, không cách nào ngăn cản đám quái vật phía sau.Bạch cốt tấn chức trở thành hắc ám khô lâu, sức chiến đấu tăng lên kinh người.

Nó một mình đứng trước phòng tuyến của Nhạc Trọng thì giống như nọn núi ngăn cản đàn chuột tấn công!

Những con chuột núi biến dị này không ngừng xông lên, chợt thân thể của nó bị gai xương đâm vào, kéo ra phía sau, mặc người chém giết.Nhạc Trọng nhìn qua Tân Giai Nhu ra lệnh:- Cô đi xung phong liều chết một hồi!

Thăng cấp 16 thì quay trở về!

Tất cả điểm cường hóa tự do tăng vào trong thể lực.Những con chuột biến dị này cao tới câp 18, đối với Tân Giai Nhu mà nói đây là biến dị thú thích hợp săn giết nhất.- Vâng!

Chủ nhân!Tân Giai Nhu thoáng cái cầm lấy ám ma đao xông thẳng vào trong đàn chuột núi biến dị, nàng rất nhanh đột nhập vào trong đàn chuột, dễ dàng chém giết những con chuột núi biến dị.Nhạc Trọng bên này có bạch cốt là hắc ám khô lâu đứng ở trước trận tuyến, trong khoảng thời gian ngắn vô tư, còn thừa lực giúp người cường hóa cấp thấp tăng cấp.Nhưng mà các bang phái nhỏ ở gần trận địa của Nhạc Trọng thì đám chuột biến dị không ngừng dùng thi thể lấp đầy bẫy rập, rốt cục cũng đánh giáp lá cà với bang phái nhỏ gần Nhạc Trọng.Bên trái của Nhạc Trọng là một bang phái tên là Tiểu Đao hội, bang phái này gồm bang chủ và hai mươi tên cao thủ hahcj tâm.

Bang chủ của bọn họ là Thái Thanh Lượng chính là người tiến hóa nhanh nhẹn, trong tay hắn ánh đao tung bay, tất cả chuột núi biến dị đều bị chém giết.

Hai mươi tên cao thủ bên cạnh hắn đẳng cấp không cao, đại bộ phận chỉ có cấp hai mươi mốt và trang bị không mạnh, đối kháng với đám chuột núi biến dị thì cố hết sức.Đột nhiên lúc này sáu con chuột biến dị cùng xông qua phía một tên tay cầm Đường đao, xông qua phía cao thủ của Tiểu Đao hội.- Ah! !

Lão đại cứu tôi!Tên cao thủ Tiểu Đao hội chém một con chuột biến dị thành hai đoạn thì lập tức thấy năm con chuột khác mở hàm răng sắc bén cắn lên người của hắn, làm cho hắn phát ra âm thanh rên rỉ.- Vương Duyệt!Trong mắt Thái Thanh Lượng hiện ra hào quang đỏ thẫm, phát động kỹ năng, giống như quỷ mỵ lao qua trước người của Vương Duyệt, trên đường đi có mười sáu con chuột núi biến dị bị chém giết, máu tươi cùng nội tạng rơi vãi trên đất.Thái Thanh Lượng đi tới trước người của Vương Duyệt và bổ ra năm đao, chém năm con chuột biến dị thành hai đoạn.- Vương Duyệt!Thái Thanh Lượng nhìn chằm chằm vào tên cao thủ tên Vương Duyệt và phát ra tiếng kêu bi phẫn.

Yết hầu của Vương Duyệt này đã bị một con chuột biến dị cắn đứt, hắn lúc này đã biến thành một cỗ thi thể.- Lão đại! !

Cứu tôi!Một tên cao thủ Tiểu Đao hội hoảng sợ thét to, hắn lúc này cũng bị bốn con chuột biến dị vây công, phòng tuyến tràn đầy nguy cơ.Thái Thanh Lượng chớp động mấy cái xuất hiện trước người tên cao thủ Tiểu Đao hội và bốn đao chém chết bốn con chuột biến dị này.

Chương 535: Thú triều công trấn. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.com- Cứu tôi!

Cứu tôi! !

Ah!Nhưng mà cho dù Thái Thanh Lượng có mạnh cũng chỉ có mình hắn mà thôi, hắn hành động cứu hoả đội viên bốn phía tác dụng cũng có hạn, không ngừng có đồng bạn chết trước mặt của hắn.Tiểu Đao hội phó bang chủ La Thực chém giết một con chuột núi biến dị và nhìn qua Thái Thanh Lượng kêu lên:- Không được! !

Lão đại! !

Tiếp tục như vậy chúng ta tuyệt đối chịu không được!

Đi qua xin Thanh Thạch Bang cứu viện đi!Thái Thanh Lượng thở phì phò lớn tiếng nói:- Nhưng mà bây giờ đi qua thì Thanh Thạch Bang nhất định sẽ khai ra bảng giá khiến người ta khó tiếp nhận a, nếu như hắn muốn chiếm đoạt chúng ta thì làm sao?La Thực rống lớn lên và một đao chém giết một con chuột biến dị.- Lão đại!

Lại tiếp tục như vậy chỉ sợ chúng ta sẽ chết toàn bộ!

Nếu chúng ta chết hết thì Tiểu Đao hội có ý nghĩa gì?- Lão đại!

Cứu mạng a!Một gã cao thủ Tiểu Đao hội vừa mới lên tiếng, hắn đã bị vài con chuột biến dị đè lên đất và cắn chết.Thái Thanh Lượng nhìn thấy tên cao thủ của Tiểu Đao hội bị phanh thây, cắn răng một cái nhìn qua tên cao thủ của Tiểu Đao hội ra lệnh:- Hồng Minh! !

Anh đi qua phía Thanh Thạch Bang cầu cứu, nói Tiểu Đao hội nguyện ý nhập vào Thanh Thạch Bang, thỉnh Nhạc Trọng phái người cứu chúng ta!Mỗi một người phòng tuyến cũng đã xác định, cho dù là bang phái nào nếu không được bốn đại bang phái ra lệnh liên thủ thì không được lui về phía sau một bước.

Nếu như có người nào, thế lực nào dám vứt bỏ khu vực phòng thủ của mình, bất luận kẻ nào cũng có thể trực tiếp chém giết bọn họ.

Hơn nữa trở về thành phố Quý Trữ người nhà đào binh cũng sẽ bị giết sạch.Đúng là dưới pháp lệnh tàn khốc này, những người cường hóa kia cho dù biết không địch lại cũng cắn răng xông lên phía trước.

Nếu không bọn họ sẽ liên lụy thân nhân và bang chúng tại thành phố Quý Trữ.Hồng Minh rất nhanh đi tới chỗ Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang.- Thật là lợi hại! !

Quá mạnh mẽ!

Trong Thanh Thạch Bang thậm chí có cao thủ như vậy, trách không được có thể trở thành một trăm bốn bang phái!Hồng Minh đi vào trận doanh của Thanh Thạch Bang và nhìn thấy Nhạc Trọng thì mỗi người còn có dư lực, các bang chúng cấp thấp chém giết chuột núi biến dị, lại nhìn thấy bạch cốt giống như ma thần chém giết đàn chuột biến dị.Bạch cốt một người đã đủ giữ vững vị trí phòng ngự của Nhạc Trọng bên này.

Phải biết rằng Nhạc Trọng thống soái Thanh Thạch Bang là một trong mười đại bang phái của thành phố Quý Trữ, đồng dạng trận địa hắn cần giữ vững cũng rộng gấp mười lần bang phái nhỏ.Bạch cốt chính là đặc chủng khô lâu, tiến giai trở thành hắc ám khô lâu.

Sau khi nó tiến giai thì thực lực tăng lên gấp đôi, sức chiến đấu hết sức kinh người, đã có thể so được với biến dị thú cấp hai nhỏ yếu.

Nó thậm chí còn nguy hiểm hơn biến dị thú cấp hai.

Nhưng mà tốc độ, lực lượng, thể lực thì kém hơn nhiều.Hồng Minh đi vào bên người Nhạc Trọng và quỳ xuống mặt đất, cuống quít dập đầu nói:- Nhạc lão đại! !

Tôi là Tiểu Đao hội Hồng Minh!

Van cầu ngài xuất binh cứu Tiểu Đao hội chúng tôi.

Tôi dập đầu cầu xin ngài!Nhạc Trọng nhìn Hồng Minh và lãnh đạm nói:- Hồng Minh!

Chúng tôi đã phân chia khu vực phòng ngự thật tốt rồi!

Thanh Thạch Bang chúng tôi phòng ngự gấp mười lần Tiểu Đao hội!

Bảo với người của các người thủ vững thêm một chút, lát nữa tôi sẽ cho người qua giúp các người.Trong Tiểu Đao hội có người tiến hóa hệ nhanh nhẹn xe-m ,on li-ne t ạ i kktr uy en.co m- thì Nhạc Trọng đã sớm biết được.

Có tên người tiến hóa ở đó thì Tiểu Đao hội ít nhất còn có thể chèo chống thêm hai mươi phút.Nhạc Trọng ý định qua hai mươi phút sau tận lực tiêu hao lực lượng của Tiểu Đao hội và phái binh qua cứu giúp, lực lượng của Tiểu Đao hội tiêu hao quá nhiều sẽ không có lực lượng tranh đấu với biến dị thú.Hồng Minh không do dự trực tiếp khai ra điều kiện:- Nhạc lão đại, chỉ cần ngài xuất binh cứu giúp Tiểu Đao hội thì Tiểu Đao hội chúng tôi nguyện ý gia nhập vào Thanh Thạch Bang, trở thành một bộ phận của Thanh Thạch Bang!Nhạc Trọng lập tức ngữ khí biến đổi trầm giọng nói:- Tốt!

Tôi sẽ mang binh qua giúp các người.Tiểu Đao hội một khi gia nhập Thanh Thạch Bang, trong tay của Nhạc Trọng sẽ có nhiều lực lượng để sử dụng, hắn tự nhiên phải toàn lực đi cứu viện.Nhạc Trọng nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn trầm giọng nói:- Lạp Nhĩ Mạn!

Đi theo tôi!- Vâng!

Thủ lĩnh!Lạp Nhĩ Mạn mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết này theo sát sau lưng của Nhạc Trọng, đi qua nơi trú quân của Tiểu Đao hội.Nhạc Trọng dẫn người nhanh chóng đi tới khu vực phòng thủ của Tiểu Đao hội, chỉ nhìn thấy trong khu vực phòng thủ của Tiểu Đao hội đã có rất nhiều chuột núi biến dị, bọn người Thái Thanh Lượng đang tụ tập cùng một chỗ phòng ngự với nhau.Nhạc Trọng rút Hắc Nha Đao dài hai mét nhảy vào trong đàn chuột biến dị, Hắc Nha Đao trong tay vung lên, một kích chém bốn con chuột biến dị.Đối phó những đàn chuột biến dị dày đặc, đẳng cấp lại thấp này, Nhạc Trọng cầm Hắc Nha Đao chính là lợi khí giết người, hắn tiện tay huy động thì đàn chuột biến dị biến thành thi thể.- Cùng tôi xông lên!Lạp Nhĩ Mạn nổi giận gầm lên một tiếng, mang theo quân đoàn thẩm lí và phán quyết xông lên.Một loạt quân đoàn thẩm lí và phán quyết nhanh chóng rút ra Phảng Chế Đường Đao đi theo sau lưng Lạp Nhĩ Mạn chém giết đàn chuột biến dị, có chút ít tngười mạnh nhất trong quân đoàn thẩm lí và phán quyết bắn súng, kim nghiệm chiến đấu phong phú, đối với các loại vũ khí hiện đại sử dụng rất thuần thục. mà năng lực cận chiến của bọn họ thật mạnh, chém giết chuột núi biến dị không thành vấn đề.Mặt khác một bên Thái Thanh Lượng cũng dẫn người nhanh chóng giết qua, hai bên hợp lực, ngạnh sanh sanh lui ra khỏi vòng vây của chuột biến dị.Thái Thanh Lượng đi tới bên người của Nhạc Trọng và ánh mắt phức tạp nhìn qua Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Thái Thanh Lượng bái kiến Nhạc lão đại!

Lúc này nhờ có Nhạc lão đại ngài kịp thời tương trợ.

Nếu không tôi và hơn mười huynh đệ bỏ mạng rồi.Nhạc Trọng khẽ gật đầu trầm giọng nói:- Biết rõ!

Mang theo người của anh đi xây dựng công sự đi.Nhạc Trọng lúc này mang theo nhiều đồ xây dựng công sự.Muốn ổn định Thái Thanh Lượng chiến tuyến bên này, công sự ất không thẻ thiếu.

Thái Thanh Lượng sở dĩ thủ gian nan cũng là bởi vì bọn họ khinh thị không xây công sự và tâm tồn may mắn, cho rằng biến dị thú không thể nhanh chóng công trấn như vậy, lúc này mới ăn thiệt thòi lớn.Mà Nhạc Trọng cho dù đi tới nơi này, đều mang theo đại lượng trang bị công sự và vật tư, tùy thời có thể xây dựng một công sự đơn giản.

Một công sự đơn giản có thể cứu rất nhiều người đấy.Cơ hồ là sau khi ép đàn chuột biến dị, bộ hạ của Nhạc Trọng bắt đầu đóng cây thép vào đất.

Đem một cây cọc đóng xuống đất, hơn nữa trên cọc gỗ buộc dây thép, công sự đơn giản thành hình.- Vâng!

Lão đại!Thái Thanh Lượng nhìn thấy công sự đơn giản có thể cứu được nhiều người, ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng cung kính ứng một tiếng, mang theo bộ hạ đi xây dựng công sự.

Chương 536: Trần Hồng Dã ám sátChỉnh sửa : kktruyen.comThị trấn nhỏ này phòng ngự thật sự rất nghiêm mật, trong trấn có rất nhiều cường giả thủ hộ, những con chuột núi như thủy triều kia không ngừng xông lên như nước thủy triều.

Ở trong trấn có mấy nơi không ngừng bị chuột núi biến dị công phá, người đóng ở đó bị chuột thôn phệ gần như không còn.Cả trấn nhỏ có hơn ba ngàn con chuột biến dị xông qua ngoài, ở trong trấn nhỏ này có hơn sáu mươi nhân loại bị chuột biến dị thôn phệ.Còn không đợi mọi người kịp thở, sau đó chuột biến dị khong ngừng chạy vào trong.Sau chuột biến dị chính là những linh miêu xông tới , nhưng con chiểu linh miêu này có đẳng cấp 20 hình thể cường tráng như sói, hai móng giống như moc câu sắc bén.

Ở sau lưng tiểu linh miêu biến dị chính là bầy mèo rừng biến dị.

Sau bầy mèo rừng biến dị này còn có khỉ lông vàng biến dị, xuyên sơn giáp biến dị không ngừng xông thẳng qua phía trước, không ngừng giết vào trấn nhỏ.Nhạc Trọng nhìn qua bầy biến dị thú không ngừng xông thẳng qua đám biến dị thú xông tới:- Đáng chết! !

Quy mô như vậy làm sao thủ?Ở trong buổi tối cũng chỉ Nhạc Trọng có được năng lực nhìn ban đêm và vài tên cường giả rải rác, người tiến hóa là có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài trấn nhỏ.

Cho dù người nào nhìn thấy đàn biến dị thú cơ hồ vô biên vô hạn thì trong lòng cũng có một chút sợ hãi.Đàn biến dị thú khổng lồ không ngừng xông vào trong trấn, chiến đấu trở nên gây cấn.Băng trùy, kiếm khí, ánh đao, hỏa cầu, lưỡi đao gió, gai đất đủ loại kỹ năng đều bộc phát ra ngoài, uy lực mạnh mẽ làm biến dị thú xông tới chêt vô số, đồng thời mỗi một khắc cũng có không ít nhân loại chết trong tay của biến dị thú.Nhạc Trọng bên này trước tiên là bạch cốt và Tân Giai Nhu triệt hạ, sau đó là Lạp Nhĩ Mạn mang theo bộ đội dùng hỏa lực cường đại không ngừng tiêu diệt biến dị thú.Nhạc Trọng lo lắng gặp phải nhiều biến dị thú, bởi vậy mang theo mười khẩu súng máy hạng nặng 12.

7 li ra ngoài.Mười khầu súng máy hạng nặng 12.

7 li bắn vào đàn thú khổng lồ, rốt cục phát huy ra uy lực vô cùng khủng bố của nó.

Ở dưới làn mưa kim loại mạnh mẽ, thành từng mảnh biến dị thú còn không có tới gần Nhạc Trọng bắn thành cái sàng.

Súng máy hạng nặng uy lực mạnh mẽ cũng chỉ có biến dị thú trên cấp 40 da dầy thịt béo, biến dị thú bình thường dưới làn mưa đạn này chết vô số.- Làm sao bây giờ?

Tiếp tục như vậy đám người chúng ta chỉ sợ phải chết trong đám biến dị thú này.Nhạc Trọng nhìn xem trước mắt tình thế sắc mặt tái nhợt.Trong tay của Nhạc Trọng chỉ có năm vạn viên đạn súng máy hạng nặng, đối phó với biến dị thú dày đặc này chút đạn ấy sẽ nhanh chóng hết sạch.

Một khi cận chiến, bộ hạ của Nhạc Trọng chỉ sợ chết và tổn thương thảm trọng.Đúng lúc này một con chuột khổng lò cao năm mét, lân giáp giống như nham thạch từ trong đàn chuột xông ra bên ngoài, nghiền áp đàn thú xông qua phía của Nhạc Trọng bên này.

Đại lượng viên đạn súng máy hạng nặng bắn lên người của con chuột biến dị khổng lồ này bay ra ngoài.- Quái vật cấp 53: chuột biến dị cấp hai.

Có được lân giáp cứng rắn và quái lực mạnh mẽ.- Súng phóng lựu!

Xạ kích!Lạp Nhĩ Mạn nhìn qua chuột biến dị cấp hai xông tới thì rống to lên.Sáu tên chiến sĩ cầm trong tay sáu khẩu súng phóng lựu, cầm súng phóng lựu M4 nhắm vào người của con chuột biến dị cấp hai.Oanh!

Oanh!Liên tiếp bạo tạc nổ tung lên người của con chuột biến dị cấp hai này, súng phóng lựu có thể phá hủy xe bọc thép bắn lên người của con chuột biến dị cấp hai này chỉ có lỗ máu như bàn tay, không cách nào nguy hiểm tới tính mạng của con chuột biến dị, ngược lại khiến nó càng thêm cuồng bạo, mang theo khí thế đáng sợ và hai mắt đỏ thẫm nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn và bộ hạ của hắn.Nhìn qua chuột biến dị cấp hai xông lại, Lạp Nhĩ Mạn và bộ hạ mỗi người sắc mặt đại biến, nếu bị con chuột biến dị cấp hai này xông vào trong trận địa, bọn họ sẽ chết và tổn thương thảm trọng.Đúng lúc này bạch cốt giống như mũi tên lao ra ngoài, từng đạo gai xương bắn ra, đâm vào đầu của con chuột biến dị này, cánh tay của hắn hóa thành cốt nhận sắc bén, mỗi lần công kích vào đầu của con chuột chỉ tạo ra vết d ownload P-RC m ớ i. n h.ấ t -t.ại- kkt ru y en .co.m thương nhỏ.Cốt nhận bén nhọn đâm vào mỗi vết thương này, điên cuồng xoay tròn, ngạnh sanh sanh đâm cái vết thương nhỏ thành cái động, thoáng cái đâm thẳng vào đầu của con chuột biến dị cấp hai và quấy não của nó thành bột nhão.Óc nát bấy, con chuột biến dị cấp hai co quắp nằm trên đất, tuôn ra hai quyển sách kỹ năng và một trăm sinh tồn tệ.

Hai quyển sách này gồm kỹ năng cấp ba thể lực cố hóa cùng kỹ năng cấp ba cố hóa nhanh nhẹn.Con chuột biến dị cấp hai vừa mới chết, đám chuột biến dị này chết thủ lĩnh thì lập tức bỏ chạy ra bốn phương tám hướng.

Trong trấn nhỏ này có đại lượng thiên địch của chuột núi biến dị, như mèo rừng biến dị, tiểu linh miêu biến dị.

Nếu không có chuột biến dị cấp hai áp trận và ra lệnh thì chúng đã sớm bỏ chạy tán loạn rồi.- Đây là! !

Có lẽ chúng ta còn có hi vọng!Nhạc Trọng nhìn thấy chuột núi biến dị nhanh chóng bỏ chạy ra khắp nơi, trong mắt rốt cục hiện ra ánh sáng.Đúng lúc này một con mèo rừng biến dị giống như mị ảnh xông thẳng ra bên ngoài, đem bạch cốt thoáng cái đè lên mặt đất, mở ra cái miệng lớn dính máu xông lên.- Biến dị thú cấp hai cấp 56 tiểu linh miêu biến dịDị quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, thân hình chớp động bổ nhào qua con tiểu linh miêu biến dị cấp hai này.Thời điểm tiểu linh miêu biến dị cấp hai mở cái miệng ra thì trực tiếp trong miệng của bạch cốt bắn thẳng vào miệng của con tiểu linh miêu này.Cùng một thời gian, từng đạo cốt nhận bắn thẳng ra bên ngoài, trực tiếp khóa tứ chi của tiểu linh miêu biến dị cấp hai.Con tiểu linh miêu biến dị cấp hai này nhờ tốc độ nhanh nghiêng cổ qua, né qua một đâm tất sát của bạch cốt, nhưng mà bạch cốt vẫn khóa cổ của hắn rồi.Nhạc Trọng như mũi tên lão thẳng qua trước mặt của con tiểu linh miêu biến dị cấp hai, tay phải ngưng tụ ra một ma viêm chi mâu đâm tới, thoáng cái đâm xuyên qua đầu của tiểu linh miêu biến dị câp hai, đem đầu của con tiểu linh miêu biến dị cấp hai đâm thành tro tàn.Thoáng cái thi thể của tiểu linh miêu biến dị cấp hai ngã xuống, biến thành một cỗ thi thể, đồng thời có hộp báu màu xanh và một trăm sinh tồn tệ bay ra ngoài.- Chúc mừng ngài thăng cấp 53, đạt được hai điểm cường hóa tự do.Con tiểu linh miêu biến dị cấp hai vừa chết, tiểu linh miêu trong khu vực này nhanh chóng sụp đổ, bỏ chạy ra bốn phương tám hướng.Nhạc Trọng bên này bị nhiều tiểu linh miêu biến dị vây công lúc này chúng sụp đổ chạy thục mạng, Nhạc Trọng bên này giảm đi rất nhiều áp lực.Nhạc Trọng chém giết con tiểu linh miêu biến dị cấp hai xong thì buông lỏng, cảm giác được hy vọng thắng lợi:- Quả nhiên nhất định phải giết đám biến dị thú cấp hai làm thủ lĩnh mới được.

Nếu không chúng ta không có cơ hội chèo chống tới khi giết được đám biến dị thú.

Chương 537: Giết chết Trần Hồng Dã. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comThời điểm trong lòng của Nhạc Trọng hơi có chút buông lỏng thì có một đạo nhân ảnh từ trong góc tối lao ra ngoài, một đao giống như xé rách bầu trời, mang theo một đao màu đen như hợp nhất với thiên địa chém về phía Nhạc Trọng.Lúc này chính là thời khắc Nhạc Trọng buông lỏng nhất, hơn nữa hắn còn không có chút phòng bị nào, cảm giac nguy hiểm vừa cảnh cáo thì đao màu đen đã tới trước người của hắn rồi.Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ, điên cuồng trốn qua bên phải, đồng thời cánh tay trái duỗi ra ngăn cản trước người.Ánh đao màu đen bổ lên cánh tay trái của Nhạc Trọng, chém lên giáp da thú biến dị cấp hai, cánh tay trái bị chặt đứt và máu văng khắp nơi.Đồng thời một cổ đao khí đáng sợ truyền vào trong người của Nhạc trọng, đánh Nhạc Trọng bay ra bảy mét và phun máu tươi.- Lạp Nhĩ Mạn!

Tôi là Trần Hồng Dã!

Nhanh tới giúp tôi giết chết Nhạc Trọng! !

Chỉ cần giết hắn chúng ta liên thủ trùng kiến Hồng môn!Một đao chém bay cánh tay trái của Nhạc Trọng, đem thân thể của Nhạc Trọng đánh bay, ánh đao màu đen sụp đổ lộ ra một nam tử trung niên cầm bảo đao cấp bốn, tướng mạo nho nhã, vẻ mặt dữ tợn.Người nam tử trung niên này chính là bang chủ Hồng môn Trần Hồng Dã.

Một đao vừa rồi đã tập trung toàn bộ tinh khí thần của Trần Hồng Dã và tiêu hao nửa thể lực cùng tinh thần lực bổ ra kỹ năng cấp hai Phá Diệt Trảm.Phá Diệt Trảm uy lực vô song, ngay cả lân giáp của biến dị thú cấp ba cũng chém đứt, nhưng mà tiêu hao của hắn cũng cực lớn, cơ hồ hao hết thể lực và tinh thần lực của Trần Hồng Dã.

Làm cho hắn không thể không xin Lạp Nhĩ Mạn giúp đỡ.Thời điểm Trần Hồng Dã nhảy ra thì bức tường sau lưng trấn nhỏ đột nhiên lao ra hai mươi tên cao thủ, hai mươi tên cao thủ này chính là bốn tên trưởng lão và tinh nhuệ mà Trần Hồng Dã mang từ Hồng môn ra ngoài.Lúc này bên người của Nhạc Trọng chỉ có bạch cốt, Lạp Nhĩ Mạn và bộ hạ của hắn, bang chúng Tiểu Đao hội của Thái Thanh Lượng.

Nếu như Lạp Nhĩ Mạn hiện tại làm phản thì bang chúng Tiểu Đao hội Thái Thanh Lượng không chừng sẽ làm phản, như vậy Nhạc Trọng sẽ bị nguy hiểm.Trần Hồng Dã đã đợi cơ hội này thật lâu.Nếu như Nhạc Trọng ngốc ở trong doanh địa của mình, Trần Hồng Dã không có bất kỳ cơ hội.Hắn đã chờ thật lâu, rốt cục đợi tới thời điểm ám sát Nhạc Trọng này, một kích đem cánh tay trái của Nhạc Trọng chặt đứt, sáng tạo ra cơ hội ngàn năm khó gặp.Nghe Trần Hồng Dã nói thì bộ hạ bên người của Lạp Nhĩ Mạn nhân tâm di động, ngẩng đầu nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn.

Bọn họ đều nguyện ý nghe Lạp Nhĩ Mạn là người có nhân phẩm cao thượng, hơn nữa chính là lệnh của thủ lĩnh bọn họ.Ánh mắt Thái Thanh Lượng cũng chớp động, nhìn qua Lạp Nhĩ Mạn một cái.

Lạp Nhĩ Mạn quyết định có lẽ sẽ ảnh hưởng tới quyết định của hắn.

Hắn và Nhạc Trọng giao tình không sâu, còn không tới mức phục vụ quên mình vì Nhạc Trọng được.Lạp Nhĩ Mạn biến sắc mấy lần, giãy dụa một hồi lâu mới trầm giọng nói:- Trần Hồng Dã!

Thật có lỗi, hiện tại tôi là bộ hạ của Nhạc Trọng!

Tôi phải tuân thủ đạo đức chức nghiệp của mình!

Bọn tiểu tử, cầm lấy vũ khí của các người ngăn cản địch nhân.Nhận được lệnh của Lạp Nhĩ Mạn thì ba mươi hai tên ngoại quốc cầm lấy súng tiểu liên, súng phóng lụu nhắm bắn vào hai mươi tên tinh nhuệ mà Trần Hồng Dã mang theo.Dưới hỏa lực áp chế mạnh mẽ của ba mươi hai tên tinh nhuệ ngoại quốc, bốn gã tinh nhuệ dưới trướng của Trần Hồng Dã biến thành một đoàn huyết vụ.Còn lại mười sáu tên cao thủ dưới trướng của Trần Hồng Dã nhao nhao tìm công sự che chắn.Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra thần sắc tuyệt vọng, nói:- Đáng chết! !

Lạp Nhĩ Mạn, mày quên vinh quang vĩ đại của Thiên Đường Thần Quốc sao?

Tận trung với Thiên Đường Thần Quốc mới là chuyện chúng ta cần làm,!

Không phải sao?Hàn quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, cố nén đau đớn, giơ gai độc lên bắn vào đầu của Trần Hồng Dã:- Trần Hồng Dã!

Mày thân là người Châu Á nhưng mà lại làm chó ngoại quốc, đáng chết!Trần Hồng Dã biến sắc, hắc quang từ áo choàng sau lưng lóe lên, hắn lập tức biến mất tại chỗ và cách chỗ cũ mười mét.- Làm chó ngoại quốc có gì không đúng! !

Người ngoại quốc có thể cho tao tiền!

Hơn nữa cho tao đãi ngộ thật tốt, làm chó có gì không tốt!

Ở trong nước chúng ta là những người không có bối cảnh muốn làm chó người ta cũng không thèm nhận đấy?

Hơn nữa làm chó cho quyền quý, cuộc sống trôi qua còn tốt hơn làm người bình thường!- Lão tử làm chó cho ngoại quốc, quan viên trong nước còn thấp hơn lão tử một cấp.

Làm chó cho ngoại quốc thì người trong nước phải nhìn lên, đẳng cấp so với người bình thường cao hơn nhiều.

Trong nước dân chúng bình thường là cái gì, không phải là con sâu cái kiến sao?

Con nhà giàu đâm chết người đánh rắm không kêu, chỉ xử cho qua chuyện.

Nếu như người nọ đâm chết là người ngoại quốc, chỉ sợ cả hệ thống cảnh sát sẽ ồn ào ngất trời.- Nhạc Trọng!

Trong nước làm quan, tinh d-o wnl o,a.d PRC mới nh.ấ t tạ i ,k k tr uy en .com anh!

Minh tinh!

Danh nhân!

Làm gì có người nào có không muốn làm chó ngoại quốc!

Tao cũng chỉ làm theo trào lưu thôi!

Nhạc Trọng, Thiên Đường Thần Quốc thế lực không phải mày có thể ngăn cản!

Mày cùng đi theo tao làm chó ngoại quốc đi!

Tao và máy liên thủ có thể làm được tới tổng tốc khu Châu Á ở Thiên Đường Thần Quốc đấy!Sắc mặt Trần Hồng Dã có chút vặn vẹo lớn tiếng rít gào.Trần Hồng Dã vào lúc trẻ có người em gái bị con trai của quan viên cưỡng hiếp.

Chỉ dùng lý do đối phương dùng bao cao su nên không tính là cưỡng hiếp cho nên xử phạt tiền là xong.

Từ đó về sau tính cách của Trần Hồng Dã bắt đầu vặn vẹo, toàn tâm toàn ý làm chó cho ngoại quốc.

Hơn nữa sau tận thế còn gia nhập vào Thiên Đường Thần Quốc, toàn tâm toàn lực ra sức cho người ngoại quốc.Dị quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và phát động Ảnh Bộ, cầm Hắc Nha Đao trong tay một đao chém qua phía Trần Hồng Dã:- Trần Hồng Dã!

Mày muốn làm chó tự mình mày làm đi!

Tao mặc kệ này đã trải qua chuyện gì!

Mày ngăn đường của tao chính là địch nhân, cho nên mày chết đi!Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra vẻ tiếc hận, một đao bổ vào Hắc Nha Đao của Nhạc Trọng:- Thật đáng tiếc!

Người da vàng như mày đẳng cấp quá thấp!

Nghe không hiểu tiếng người.Song đao giao kích, lực lượng mạnh mẽ bộc phát, Nhạc Trọng bị bức lui một bước, lực lượng của hắn so ra kém Trần Hồng Dã.Trong mắt Trần Hồng Dã hiện ra cười lạnh, đi lên phía trước một bước.- Chỉ có chút thực lực này cũng dám lấy mạng của tao?

Thật sự là khẩu khí quá lớn rồi.Đúng lúc này ba đạo gai xương bén nhọn từ bên hông của Nhạc Trọng bắn ra, đâm tới phần eo của Trần Hồng Dã.Trần Hồng Dã biến sắc, đao ảnh trong tay hiện ra, đem ba đạo gai xương bổ nát.Nhạc Trọng thừa cơ một đao chém qua người của Trần Hồng Dã.Trần Hồng Dã không kịp đề phòng cho nên cắn răng dùng tay trái ngăn cản một cái.Nhạc Trọng một đao bổ vào cánh tay trái của Trần Hồng Dã và sức lực lượng bộc phát.Ngạnh sanh sanh đem thân thể Trần Hồng Dã đánh bay năm mét.

Chương 538: Giết chết Trần Hồng Dã. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comCánh tay trái của Trần Hồng Dã cơ hồ nứt xương, cánh tay trái của hắn dùng da biến dị thú cấp hai cũng rách ra.

Hắn cố nén đau đớn trong nội tâm thầm nghĩ:- Đáng chết!

Thằng khốn này thật mạnh mà!Nhạc Trọng tiến công vẫn như nước chảy mây trôi không ngừng lại chút nào, hai mắt của hắn ngưng tụ phát động Khủng Cụ Thuật.

Một đạo tinh thần lực cường hoành trùng kích vào thức hải của Trần Hồng Dã.Trần Hồng Dã lập tức bị vô cùng ảo giác sợ hãi bao phủ và thân thể chậm lại.Sau một khắc một đạo gai xương bén nhọn từ phía sau Nhạc Trọng bắn ra, thoáng cái đâm vào mi tâm của hắn, đóng lên mặt đất.- Bang chủ chết! !- Súc sinh! !

Báo thù cho bang chủ!- Giết sạch bọn chúng báo thù cho bang chủ!"..."

Nhìn thấy Trần Hồng Dã chết thì tâm phúc của Trần Hồng Dã tâm hai mắt đỏ thẫm, phẫn nộ gầm rú xông qua phía của Nhạc Trọng bên này.

Những tâm phúc của Trần Hồng Dã đã đi theo Trần Hồng Dã chinh chiến từ lâu, đối với Trần Hồng Dã trung thành và tận tâm, vừa thấy Trần Hồng Dã tử vong bọn họ liền điên cuồng.Nhạc Trọng nhìn qua tâm phúc của Trần Hồng Dã điên cuồng, hàn quang trong mắt lóe lên và lạnh lùng ra lệnh cho bạch cốt, nói:- Giết sạch bọn chúng!Bạch cốt tiến lên làm cho tâm phúc của Trần Hồng Dã nhảy dựng lên, tay phải đưa ra và năm gai xương bắn tới, thoáng cái đâm vào đầu của năm tên tâm phúc của Trần Hồng Dã, trực tiếp miểu sát bọn chúng.Nhạc Trọng giơ gai độc lên nổ súng liên tục vào tâm phúc của Trần Hồng Dã.Nương theo tiếng súng vang lên thì ba gã tâm phúc của Trần Hồng Dã bị bắn nổ đầu.Nhìn thấy một màn này ba gã trưởng lão Hồng môn thoáng cái ẩn nấp thân thể vào gần đó.Bạch cốt nhảy vào trong tâm phúc của Trần Hồng Dã, thân thể cốt nhận xoay tròn, những triệu hoán thú triệu hoán ra bị nó xoắn nát, búa lớn trong tay của hắn trực tiếp chém ngang lưng của tên triệu hoán thú.Một gã người cường hóa hệ ma pháp vẫn còn ngâm sướng chú ngữ, một đạo gai xương bén nhọn đâm thẳng vào đầu của hắn và ma pháp dừng lại.Không qua một phút đồng hồ, những tâm phúc điên cuồng của Trần Hồng Dã chợt bị bạch cốt chém chết, toái cốt và máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.Sau công sự che chắn truyền ra âm thanh của trưởng lão Hồng môn:- Nhạc Trọng! !

Chúng tôi nguyện ý đầu hàng!

Thỉnh anh cam đoan người thân của chúng tôi an toàn!Lúc này đại thế đã mất, Trần Hồng Dã đã chết trong tay của Nhạc Trọng thì bọn họ không có cơ hội chiến thắng, bởi vậy ba tên trưởng lão Hồng môn lập tức sáng suốt lựa chọn đầu hàng.

Bọn họ cũng không phải tử sĩ của Trần Hồng Dã, bọn họ có ý định của mình.

Nhạc Trọng sảng khoái đáp:- Tốt!

Chỉ cần các người nguyện ý đầu hàng!

Tôi có thể bỏ qua chuyện cũ!

Nếu như các người ngoan cố chống lại!

Liều mạng trả giá lớn một chút là tôi có thể chém giết các người!

Xuất hiện đi!Lúc này khắp nơi đều là biến dị thú, nếu như có ba cường lực giúp đỡ, Nhạc Trọng cũng có thể nhẹ nhõm rất nhiều.Có ba gã trưởng lão Hồng môn từ trong nơi ẩn nấp cơ thể đi tới, đi tới trước người của Nhạc Trọng.Ba tên trưởng lão Hồng môn nhìn qua Nhạc Trọng thi lễ, có chút tâm thần xe.m o n-li-n.e, t.ạ i -kkt r,uy-en.com bất định nói ra:- Vệ Hoa Trữ, Ngô Văn Thắng, Cam Cật Hải bái kiến Nhạc lão đại!Nhạc Trọng bị chém cánh tay phải, ba tên trưởng lão Hồng môn không biết Nhạc Trọng không bởi vì chuyện này mà giận chó đánh mèo.

Đây là trong tận thế, cường giả giận chó đánh mèo kẻ yếu thập phần bình thường, cũng không cần lý do.Nhạc Trọng nhìn cái kia ba gã Hồng môn trưởng lão trực tiếp ra lệnh:- Vệ Hoa Trữ, Ngô Văn Thắng, Cam Cật Hải ba người tạm thời ở dưới trướng của Lạp Nhĩ Mạn, phòng thủ phiến khu vực này.

Chỉ cần không bị công phá thì xem như các người lập công lớn.

Trận chiến này qua đi tôi sẽ ban thưởng cho các người.Ba tên trưởng lão Hồng môn mới hàng, tự nhiên có chút bất ổn, nhưng mà hiện tại Nhạc Trọng cũng bất chấp nhiều như vậy.

Hắn trước mắt cao thủ khan hiếm, có thể dùng người đã là không tồi.Nếu không phải tâm phúc của Trần Hồng Dã quá ngoan cố và đồng tâm hiệp lực tâm, Nhạc Trọng thậm chí còn muốn dùng bọn họ đấy.- Vâng!

Nhạc lão đại!Nghe được lệnh của Nhạc Trọng thì ba tên trưởng lão Hồng môn trong nội tâm buông lỏng, nếu Nhạc Trọng muốn dùng bọn họ sẽ không tổn thương bọn họ.

Vừa rồi bạch cốt cùng Nhạc Trọng chiến đấu hung hãn thì bọn họ vẫn khắc sâu, làm cho bọn họ không dám sinh ra dị niệm.Trần Hồng Dã Phá Diệt Trảm ngay cả lân giáp biến dị thú cấp ba cũng bị chém ra, uy lực có thể nghĩ.

Cơ hồ chưa từng có người nào chống lại một đao này.

Tuy Nhạc Trọng bị chém một cánh tay, thế nhưng mà dù sao vẫn sống sót, đồng thời còn giết Trần Hồng Dã đã thể hiện hung uy đáng sợ.Vệ Hoa Trữ do dự một hồi, sau đó nhìn qua Nhạc Trọng trịnh trọng nói ra:- Nhạc lão đại!

Anh phải cẩn thận Địch Nha! !

Hắn tràn ngập sát ý với ngài đấy, lúc này Trần Hồng Dã trốn trong đội ngũ của hắn trà trộn vào trong trấn nhỏ, hơn nữa ẩn núp bên người của ngài.Nhạc Trọng nghe vậy ánh mắt có chút co rụt lại:- Thì ra là hắn!Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:- Tôi biết rõ!

Anh đi làm việc đi!Lúc này chính là mấu chốt biến dị thú công thành, Nhạc Trọng cho dù biết rõ Địch Nha cùng Trần Hồng Dã cấu kết cùng một chỗ, nhưng mà không tiện phát tác.

Hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương, cho dù Nhạc Trọng tiêu diệt Địch Nha, hắn cũng không thể ngăn cản biến dị thú giết tới.Vệ Hoa Trữ trực tiếp đi ra ngoài tiền tuyến, nói:- Vâng!Ở trong trận địa của Thiên Long bang không xa, một gã cao thủ của Thiên Long bang nhao nhao cầm ra bản lĩnh xuất chúng, đem một đám lớn biến dị thú ngăn cản bên ngoài.Tường đất lăng không hiện ra ngăn ở khu vực của Thiên Long bang, chỉ có mấy đường quanh co nhỏ hẹp đem những biến dị thú thông qua con đường hẹp này chợt bị bang chúng Thiên Long bang tiêu diệt.Trong Thiên Long Bang cũng có được cao thủ thao túng đại địa, hắn trực tiếp lợi dụng kỹ năng cải biến địa hình.

Chỉ cần tinh thần lực không tiêu hao hết là có thể duy trì ưu thế địa hình không thay đổi.- Đắc thủ sao?Địch Nha nhìn qua hướng của Nhạc Trọng và mở miệng lẩm bẩm.- Bang chủ!

Không cần lo lắng!

Trần Hồng Dã tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản, cho dù hắn thất bại thì bọn người Nhạc Trọng cũng tuyệt đối sẽ không sống khá giả.

Cho dù như thế nào chúng ta cũng không tổn thất gì cả.Một gã nam tử trẻ tuổi tướng mạo xấu xí, dáng người thấp bé, lộ ra nụ cười hèn mọn bỉ ổi nói ra.

Nam tử tướng mạo xấu xí hèn mọn bỉ ổi này chính là quân sư Tống Hâm.Đúng lúc này một con Hắc Lân Hung Trư cấp hai giống như xe tăng hung hăng đâm vào trên vách tường kia, oanh một tiếng vang thật lớn, bức tường do người cường hóa cao cấp tạo thành sụp đổ.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai thoáng cái nhảy vào trong trận doanh của Thiên Long bang và giống như xe tăng nghiền áp qua, thoáng cái đem hơn mười cao thủ bang chúng Thiên Long bang đạp nát thành tương.

Chương 539: Thế cục dần dần sụp đổ. (1)Chỉnh sửa : kktruyen.comCon Hắc Lân Hung Trư cấp hai trong biến dị thú cấp hai cũng là tồn tại cao cấp nhất, nó vừa xông vào trong đám người và mở cái miệng lớn không ngừng rít gào.Âm thanh chấn động cường đại khuếch tán ra bốn phương tám hướng, rơi vào trong tai cao thủ của Thiên Long bang thì trong chớp mắt những người cường hóa triệu hoán hệ, tinh thần hệ cường độ thân thể không mạnh chết ngay tại chỗ.Những người cường hóa còn lại não choáng mắt hoa klene, hai lỗ tai tràn máu, hành động cũng chậm trệ lại.Trong chớp mắt này một đám Hắc Lân Hung Trư giống như xe tăng nghiền áp qua đám người, mang theo tư thế vô địch nghiền áp qua, đem hai mươi mấy tên nhân loại cản đường nghiền áp thành tương.Mà con Hắc Lân Hung Trư cấp hai xông qua vách tường, đàn biến dị thú xông lên công kích tiêu diệt một phần năm binh lực của Thiên Long bang, cũng từ đó không ngừng kéo dài vào trong trận doanh của Thiên Long bang.Đàn biến dị thú vừa xông vào trong tạận doanh của Thiên Long bang không lâu, chợt phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa, âm thanh nổ mạnh làm cho hai mươi mấy con Hắc Lân Hung Trư nổ phấn thân toái cốt.Đây là do Thiên Long bang an bài phòng ngự chuẩn bị ở sau, Địch Nha cũng không phải đồ đần, hắn và quân đội của thành phố Quý Trữ có quan hệ mật thiết, trong tay hắn cũng có chút nhân tài, chế tạo mìn hắn cũng biết.

Đây cũng là một trong những đòn sát thủ của hắn.Sau khi bụi mù tán đi, mấy đống phòng ốc sụp đổ, khắp nơi đều là máu tươi của biến dị thú.Người của Thiên Long bang lúc này mới có chút buông lỏng một hơi.- Rắn! !

Thiệt nhiều rắn!Đúng lúc trong Thiên Long bang một tên người cường hóa có năng lực nhìn đêm phát hiện ra mục tiêu và kêu to lên.Cơ hồ là trong nháy mắt, tất cả đám rắn có màu sắc khác nhau không ngừng chen chúc mà đến, lao qua phía cao thủ Thiên Long bang bên này.Những con rắn biến dị này lớn dài mười mét, nhỏ thì hai mươi cm, chúng dọc theo phế tích, gian phòng nhanh chóng bò sát qua qua Thiên Long bang.- Ah! ! ! !

Tôi bị cắn!Một gã cao thủ của Thiên Long bang đột nhiên kêu thảm thiết, hắn lui ra phía sau thì bị một con rắn dài hai mươi cm cắn trúng, hắn kinh hoàng chém cụt đầu của con rắn này.Đám rắn này di chuyển vô cùn nhanh chóng thoáng cái lao qua đam cao thủ rời rác của Thiên Long bang.Sau một khắc tên cao thủ của Thiên Long bang bị cắn trúng chân sung vù, một tia hắc khí lan tràn khắp thân thể của hắn- Cứu tôi! !

Cứu tôi...Tên cao thủ Thiên Long bang miễn cưỡng kêu lên hai tiếng, chợt ngã xuống đất bỏ mình.- Tại đây cũng có rắn!- Súc sinh đáng chết!"..."

Trong tr u,y ện đ,ư ợ c c.o py tạ i kkt.r u y-en .co m Thiên Long bang không ngừng phát ra âm thanh thảm thiết, đại lượng rắn được bóng tối yểm hộ tập kích, lúc này chúng đột nhiên tập kích thoáng cái làm cho bang chúng Thiên Long bang tổn thất thảm trọng.Một tên trưởng lão Thiên Long bang đi tới bên người của Địch Nha lo lắng hỏi:- Lão đại! ! !

Làm sao bây giờ?

Tiếp tục đánh tiếp các huynh đệ sẽ chết sạch!Lúc này Thiên Long bang đã bị ép ra chiến lực cuối cùng.

Trong Thiên Long bang có năm người tiến hóa là vương bài cũng bị ép ra tiền tuyến.

Năm người bọn họ liên thủ là có thể chém giết đại lượng biến dị thú duy trì cục diện.Tuy thực lực của người tiến hóa mạnh, nhưng mà thể lực và tinh thần của bọn họ có hạn, tất cả mọi người tinh tường cục diện xấu đi chỉ là vấn đề thời gian! !Địch Nha lo nghĩ nói:- Còn có thể làm sao bây giờ! !

Đứng vững thôi! !

Anh nói cho bọn người Quý Thanh trụ vũng cho tôi!

Chỉ cần sống quá nguy cơ hiện giờ, trở lại thành phố Quý Trữ bọn họ muốn gì tôi cũng cho.Bầy biến dị thú không ngừng tấn công vào trấn nhỏ, nhưng mà mỗi lần đều bị con người thiết lập bẫy rập, công sự cùng và chiến lực bản thân mạnh mẽ đánh lui.

Thế nhưng mà lúc này biến dị thí tấn công lại khác, cơ hồ là từng đàn biến dị thú xông lên.

Không chỉ có một hai loài biến dị thú tấn công, mà là rất nhiều loại thay phiên công kích, nhân loại khó mà ngăn cản.Địch Nha đối với loại biến dị thú công thành rất sợ hãi, bang chủ trước của Thiên Long bang là người tiến hóa lực lượng nhưng dưới biến dị thú công thành đã chết, bị biến dị thú câp hai phanh thây mà chết.

Bởi vậy hắn tuyệt đối không muốn lên tuyến đầu tử chiến.Tống Hâm nhìn qua Địch Nha đề nghị nói:- Bang chủ! !

Chúng ta rút lui đi!

Lại tiếp tục như vậy tinh nhuệ Thiên Long bang chúng ta sẽ bị hủy ở nơi này.Địch Nha nhướng mày, trong nội tâm khẽ động, tuy nhiên lại chần chờ nói:- Nhưng mà nếu chúng ta cứ như vậy mà rút lui!

Trở lại thành phố Quý Trữ thì Thiên Long bang sẽ là đối tượng của ba đại bang phái và các thế lực khác vây công đấy.Tống Hâm lạnh lùng cười nói:- Bang chủ.

Thú triều hôm nay ngài cũng thấy rồi đấy.

Đây tuyệt đối không phải là những người như chúng ta có thể ngăn cản!

Trong trấn này có ba ngàn người nhiều nhất chỉ thủ được qua tối nay thì chỉ sợ sẽ bị chết sạch sẽ!

Chúng ta bây giờ lập tức phát vòng vây thoát ra khỏi tử địa này.Tống Hâm âm độc cười cười phân tích nói:- Nếu như có người may mắn sống sót, bọn họ nhất định là buông tha trận địa của mình.

Bởi như vậy bọn họ cũng không có tư cách chỉ trích chúng ta.

Mà nếu như bọn họ đều chết vậy thì càng diệu.

Tinh nhuệ của ba bang phái đều ở nơi này, chủ lực của Thiên Long không tổn hại, cả thành phố Quý Trữ đều sẽ là thiên hạ của Thiên Long bang chúng ta.Địch Nha do dự thoáng một chút, nói:- Bên ngoài là biến dị thú, hiện tại xông ra ngoài chỉ có con đường chết.Lúc này bên ngoài trấn khắp nơi đều là biến dị thú, đi ra ngoài cũng là chết, ở trong trấn an toàn hơn.Tống Hâm tiếp tục đưa ra chủ ý ngoan độc:- Chúng ta có thể hướng trong trấn lui lại!

Lại để cho những cái...kia biến dị thú tiến trấn.

Trong trấn có nhiều cao thủ như vậy, bọn hắn có thể kiềm chế biến dị thú chủ lực.

Chúng ta tắc thì có thể thừa dịp loạn thoát đi!Tống Hâm vẻ mặt nóng bỏng nhìn qua Địch Nha nói:- Bang chủ! !

Trốn đi!

Hiện tại không trốn thì sau này không có cơ hội!Đúng lúc này một tên bang chúng đi tới trước mặt Địch Nha vẻ mặt hoảng sợ báo cáo:- Bang chủ! !

La Đại Hoàn La trưởng lão chết trận! !La Đại Hoàn chính là người tiến hóa sức mạnh dưới trướng của Địch Nha, sức chiến đấu hết sức kinh người.

Nghe được La Đại Hoàn chết trận thì Địch Nha lập tức quyết định:- Tốt! !

Truyền mệnh lệnh của tôi!

Bang chúng Thiên Long bang lập tức lui ra khỏi trấn.Địch Nha vừa ra lệnh thì chiến tuyến phía trước sụp đổ, tất cả bang chúng Thiên Long bang lập tức điên cuồng chạy ra khỏi trấn.

Chương 540: Thế cục dần dần sụp đổ. (2)Chỉnh sửa : kktruyen.comKhông có cường giả nhân loại ngăn cản, những biến dị thú điên cuồng xông ra khỏi trấn, điên cuồng cắn nuốt tất cả nhân loại mà chúng nhìn thấy.Địch Nha mang theo bang chúng Thiên Long bang thoát ra khỏi trận địa, cả thị trấn nhỏ phòng ngự lập tức sụp đổ, vô số biến dị thú từ trong chỗ hỏng lao ra ngoài, cùng xông vào công đám cao thủ đang chiến đấu.Người tính tình chính là có tư tâm, Địch Nha dẫn đầu bang chúng Thiên Long bang chạy đi thì rất nhiều cao thủ đang chiến cũng rời bỏ phòng ngự, giống như con ruồi tán loạn sau đó bị những biến dị thú vây giết.Loại hậu quả do không có chỉ huy thống nhất hiện ra ngoài, phóng tuyến trận doanh nhân loại sụp đổ, cả tiểu trấn khắp nơi là cường giả chạy thục mạng.

Bọn họ rất nhiều người có chiến lực mạnh hơn biến dị thú, thế nhưng mà không có người chỉ huy, bọn họ cũng không có tâm tư chiến đấu liều mạng với biến dị thú, chỉ có thể chạy trốn mà thôi, không dám quay đầu lại.

Ngay cả cự đầu như Thiên Long bang có người chỉ huy cũng phải trốn, bọn họ chỉ là những con tôm nhỏ làm sao ngăn nổi.- Cái gì?

Thiên Long bang trốn! ! !

Anh xác định?Thanh Trúc Bang, lúc này sắc mặt Cao Minh Hào hết sức khó coi, cũng bất chấp phong độ mà quát hỏi thuộc hạ.Tên bang chúng lớn tiếng nói:- Vâng!

Lão đại! !

Tôi nhìn thấy Thiên Long bang dẫn người thoát ra khỏi khu vực phòng thủ, chạy ra khỏi trấn nhỏ!Cao Minh Hào nghiến răng nghiến lợi, một chưởng đập lên mặt bàn, trực tiếp đánh mặt bàn chia năm xẻ bảy:- Địch Nha, mày là đồ vương bát đản!Thanh Trúc Bang cùng Thiên Long bang trận địa ở gần nhau, Thiên Long bang vừa trốn thì cánh của Thanh Trúc Bang bạo lộ ra trước mặt vô số biến dị thú.

Bọn họ nếu không rút lui sẽ lâm vào vây công của biến dị thú.Cao tầng của Thanh Trúc Bang nhìn qua Cao Minh Hào vẻ mặt lo lắng hỏi:- Làm sao bây giờ, bang chủ?Đây chính là quan hệ đến sinh tử tồn vong của toàn bộ Thanh Trúc Bang, không cẩn thận thì chủ lực của Thanh Trúc bang sẽ bị tiêu diệt trong miệng biến dị thú.Cao Minh Hào tâm niệm thay đổi thật nhanh, nhìn thấy Hồ Nghị trong tay cầm đại đao, hắn hai mắt ngưng trọng nói:- Hồ Nghị!

Tôi lệnh cho anh và Lưu Liệt mang hai mươi tên bộ hạ đi ra tiền tuyến thay cho bọn người Sở Minh Hà!

Chỉ cần thủ vũng hai mươi phút là có thể tự hành rút lui!

Chỉ cần sống quá tối nay, trở lại thành phố Quý Trữ thì tôi nhất định trọng thưởng cho các người.Hồ Nghị nghe được Cao Minh Hào nói vậy thì dị quang trong mắt nổi lên, hắn trực tiếp nhìn qua Cao Minh Hào vài lần, trầm mặc năm giây về sau mới đáp:- Vâng!

Lão đại!Nói xong Hồ Nghị liền mang theo tâm phúc Lưu Liệt đi ra bên ngoài, bóng lưng đìu hiu.

Nếu như không có trợ giúp mang theo hai mươi người thủ vững trận địa đó là nhiệm vụ phải chết.Cao Minh Hào nhìn Hồ Nghị rời đi thì trong mắt hiện ra tinh quang, nói:- Nghe lệnh của tôi!

Tất cả bang chúng Thanh Trúc Bang lập tức rút lui khỏi nơi này.

Chạy ra khỏi trấn nhỏ.- Vâng!

Lão đại! !Dưới mệnh lệnh của Cao Minh Hào thì toàn bộ người của Thanh Trúc Bang lập tức chạy ra khỏi trấn nhỏ này.Lưu Liệt cảm thấy không đúng hỏi một câu:- Hồ Nghị!

Anh muốn đi đâu?

Bên này không phải tiền tuyến!Trong mắt Hồ Nghị hiện ra vẻ đau lòng và nói ra từng chữ một.- Đúng vậy!

Tôi không phải đi tiền tuyến!

Tôi muốn đi đầu nhập vào đại ca của tôi, Nhạc Trọng!

Các người nghe đây, đi tiền tuyến thủ vững hai mươi x em o n line t ại k,k-t r.uy en . c o m phút tuyệt đối hữu tử vô sinh!

Cao Minh Hào chính là vứt bỏ chúng ta, hắn muốn chúng ta tranh thủ thời gian cho hắn chạy đi!

Uổng cho tôi trung thành và tận tâm với hắn như vậy, thật làm cho người ta thất vọng đau khổ.Hồ Nghị nhìn qua hai mươi tên bộ hạ chung quanh và nói:- Các huynh đệ!

Các người đi theo tôi lâu như vậy nên tôi không làm khó dễ các người, ai muốn tận trung với Thanh Trúc Bang, tận trung với Cao Minh thì cứ đi ra tiền tuyến chịu chết.

Hồ Nghị tôi tuyệt không làm khó dễ!

Nguyện ý đi với tôi đầu nhập vào Nhạc Trọng thì đi.Hai mươi tên bộ hạ đang đau đầu suy nghĩ nếu theo Thanh Trúc Bang thì chết, đầu nhập người khác thì đắc tội cao tầng Thanh Trúc Bang.

Lúc này Cao Minh Hào một lần hành động muốn bọn họ đi tìm chết, bọn họ không muốn chết.Một tên dáng người khôi ngô, tướng mạo đường đường, đẳng cấp cường hóa 27 nhìn qua Hồ Nghị nói ra:- Hồ Nghị! !

Cao Minh Hào hắn không muốn chết, chúng ta cũng không muốn chết! !

Hắn đã làm tuyệt thì cũng đừng trách chúng ta!

Tôi theo anh!- Đúng rồi! !

Theo anh!"..."

Trong đám người đại bộ phận mọi người lớn tiếng phụ họa, ai cũng không muốn chết ở nơi quỷ quái này.- Như vậy Lưu Liệt! !

Gặp lại!Hồ Nghị nhìn qua Lưu Liệt nói một câu, cũng không quay đầu lại mang theo hai mươi tên thủ hạ đi qua hướng của Nhạc Trọng.Lưu Liệt do dự dậm chân một cái và nói:- Chờ một chút, tôi đi theo anh tới chỗ Nhạc Trọng!Hồ Nghị chém giết biến dị thú chặn đường, liên tục chém giết mấy chục đầu biến dị thú thì hắn mới mang người tới chỗ của Nhạc Trọng.Hồ Nghị cả người là máu đi tới bên người của Nhạc Trọng và nói:- Đại ca! !

Tôi tới rồi.Nhạc Trọng nhìn Hồ Nghị và trầm giọng hỏi:- Tiểu báo tử!

Tại sao là anh?

Phát sinh chuyện gì?"

Nhạc Trọng biết rõ thằng này là đầu đất trọng nghĩa khí nhất, cho dù hắn sáng lập đại bang phái là một trong bốn bang phái của thành phố Quý Trữ Thanh Thạch Bang, Hồ Nghị cũng không có đi tìm nương tựa hắn đầu tiên, mà là lựa chọn ở lại Thanh Trúc Bang hiệu lực cho Cao Minh Hào.

Hiện tại Hồ Nghị dẫn người đi tới đây là đã xảy ra vấn đề.Hồ Nghị nhìn qua Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:- Đại ca!

Cao Minh Hào muốn tôi chịu chết, tôi không muốn, dẫn người đi tới đây nương tựa anh.

Thiên Long bang!

Thanh Trúc Bang cũng đã trốn!

Bây giờ ở trong trấn nhỏ này chỉ còn lại anh mà thôi!

Đại ca, hiện tại anh có tính toán gì?Nhạc Trọng trầm tư một hồi, trong mắt hiện ra vẻ kiên nghị, nói:- Thủ vững nơi này! !

Tôi tuyệt không có thể lui!Lưu Liệt nhịn không được nói ra:- Vì cái gì?

Nhạc lão đại!

Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang đều rút lui!

Biến dị thú không lâu sẽ giết qua nơi này.

Ở lại chỗ này chỉ còn đường chết.Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Chúng ta ở chỗ này xây rất nhiều công sự!

Đủ để ngăn cản những biến dị thú cấp thấp.

Nếu như lui ra khỏi trấn nhỏ, chỗ đó lực lượng phòng ngự bạc nhược yếu kém, một chút công sự phòng ngự cũng không có!

Đi vào trong đó cũng chỉ có một con đường chết!

Tiểu báo tử, anh dẫn người lập tức gia nhập tiền tuyến.

Anh chuyên môn săn giết biến dị thú cỡ lớn, có vấn đề gì không?

Vấn đề còn lại do tôi giải quyết.Hồ Nghị nhếch miệng nhìn qua Nhạc Trọng cười nói:- Hắc hắc!

Đại ca! !

Những biến dị thú cỡ lớn để tôi giết đi!

Các huynh đệ cùng tôi xông lên nào!Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 541: Chiến lực của Nhạc Trọng.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này Nhạc Trọng mang theo ba trăm tên bộ hạ tới đây, trong ba trăm người này đều là người bình thường vừa mới huấn luyện không bao lâu.Tuy người bình thường không cách nào ngăn cản biến dị thú, thế nhưng mà bọn họ có thể xây dựng công sự, chế tạo đủ loại bẩy rập.

Có những người bình thường này trợ giúp, Nhạc Trọng xây dựng công sự đơn giản và nhanh hơn thật nhiều, sát thương đại lượng biến dị thú cấp thấp.Những công sự kia là do thép làm thành, có dây thép vấp chân và bao cát đơn giản, cạm bẫy đơn giản.

Những công sự đơn giản này không có chút tác dụng nào với Hắc Lân Hung Trư biến dị thú câp hai cả, nhưng đối với biến dị thú bình thường thì những bẫy rập này tạo ra tác dụng sát thương thật lớn, thậm chí đoạt đi mạng của chúng.Không ít chuột núi biến dị trong lúc mạnh mẽ lao tới đâm thẳng vào dây thép thì thống khổ giãy dụa.

Có tiểu linh miêu biến dị lao tới thật nhanh cho nên trực tiếp bị dây thép cắt hai chân.

Rất nhiều đồng cát chặn đường cho nên có nơi chỉ mở một lối nhỏ cho một hoặc là hai con biến dị thú ra vào.Dưới công sự trợ giúp như vậy, Nhạc Trọng một mới có thể dẫn cao thủ đi săn giết biến dị thú không ngừng, ngăn cản đàn biến thú không ngừng công kích.Nhưng mà những công sự đơn giản này ngăn cản biến dị thú cấp thấp còn được, nếu như dùng đối phó biến dị thú to lơn thì cố hết sức.

Nếu như là Hắc Lân Hung Trư cấp hai phát động công kích, có thể dễ dàng phá hủy công sự đơn giản này.Những biến dị thú cỡ lớn chính là đại địch công sự đơn giản của Nhạc Trọng, một đám biến dị thú này có thể phá tan công sự.

Không có công sự yểm hộ thì quân của hắn sẽ đối mặt trực diện với biến dị thú công kích, khi đó khó khăn còn gấp mười lần.Nhưng mà trước trận địa của Nhạc Trọng có đại lượng tiểu linh miêu biến dị tản ra, hai mươi con Xuyên Sơn Giáp biến dị cao hơn một mét không ngừng lao tới.- Xạ kích!Lạp Nhĩ Mạn nhìn qua đám Xuyên Sơn Giáp này và giận dữ hét lên.Mười khẩu súng máy hạng nặng 12.

7 li bắn ra làn đạn hung mãnh, viên đạn bán lên giáp của Xuyên Sơn Giáp bị ngăn cản ở ngoài.Nhìn thấy một màn này sắc mặt mọi người biến đổi.Đúng lúc này Hồ Nghị nổi giận gầm lên một tiếng cầm Hắc Nha Đao mà Nhạc Trọng giao cho hắn nhảy ra ngoài, thân hình chớp động phóng tới hai mươi con Xuyên Sơn Giáp hét lên.- Để tôi đối phó chúng.- Đi chết! !

Đi chết! !

Ha ha!Hồ Nghị vừa xông vào trong đàn Xuyên Sơn Giáp kia, điên cuồng cười to, từng đạo ánh đao chớp động, thân hình của đám Xuyên Sơn Giáp nứt ra, thi thể chia lìa, máu tươi văng khắp nơi.Chém giết hai mươi con Xuyên Sơn Giáp biến dị kia, Hồ Nghị lập tức hướng lui ra phía sau, lui về trong trận địa của Nhạc Trọng.

Hắn phải bào trì thể lực đầy đủ, những con biến dị thú loại nhỏ hắn không cần quan tâm tới.- Bạch Tiểu Thắng!Nhạc Trọng nhìn thấy đội hình chiến đấu ổn định, chợt lập tức gọi Bạch Tiểu Thắng.- Chuyện gì lão đại?Bạch Tiểu Thắng vẻ mặt nhàm chán đi tới bên người của Nhạc Trọng hỏi.

Với tư cách là một trong vài tên cao thủ đỉnh cấp mà Nhạc Trọng nắm giữ, Bạch Tiểu Thắng vẫn không có ra tay.

Nhìn qua đám chiến sĩ phía trước chiến đấu điên cuồng, trong nội tâm của Bạch Tiểu Thắng cũng cảm thấy muốn chiến đấu.Đều là người tiến hóa nhanh nhẹn, thực lực cũng có phân cao thấp.

Sức chiến đấu của Bạch Tiểu Thắng so với Thái Thanh Lượng còn mạnh hơn nhiều.

Nếu như Bạch Tiểu Thắng cùng Thái Thanh Lượng quyết đấu, Bạch Tiểu Thắng tuyệt đối có thể giết chết Thái Thanh Lượng.Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:- Anh bây giờ lập tức đi vào trong trấn, nhìn thấy người cường hóa lạc đàn hoặc là người cường hóa chạy trôi chết thì lập tức dẫn bọn họ đi tới nơi chúng ta!

Gia nhập vào chúng ta!Bạch Tiểu Thắng cười ha hả, thân hình lóe lên, lại chạy vào một góc trấn:- Thừa cơ chiếm đoạt tiể thế lực! !

Lão đại thật sự là giảo hoạt! !

Ha ha!

Nhưng mà tôi thích!

Tôi đi!Nhạc Trọng nhìn Bạch Tiểu Thắng rời đi lại nhìn qua bên phải, chỉ thấy hơn hai mươi con Hắc Lân Hung Trư biến dị và Hắc Lân Hung Trư cấp hai dẫn theo biến dị thú lao qua bên này.Bởi vì có Lân Hung Trư cấp hai phá hủy công sự phòng ngự của Thiên Long bang cho nên phòng ngự của Thiên Long bang hoàn toàn sụp đổ.

Nếu như không có Hắc Lân Hung Trư cấp hai, Thiên Long bang tuyệt đối còn phòng ngự được thời gian ngắn.Nhạc Trọng nhìn qua con Hắc Lân Hung Trư cấp hai lao tới như xe tăng thì hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên một tia kiên nghị, cùng bạch cốt lao qua hai mươi con Hắc Lân Hung Trư biến dị hung hãn.

Hắn đã không còn là Nhạc Trọng cực kỳ nhỏ yếu lúc trước, hắn đã tiến hóa trở thành tồn tại chiến thắng cả Hắc Lân Hung Trư cấp hai rồi.

Một trận chiến này hắn phải thắng lợi.Bạch cốt thoáng cái vượt qua Nhạc Trọng, đột nhập vào trong đám Hắc Lân Hung Trư biến dị, nó từ khuỷu tay phải bắn ra một đao cốt nhận dài và sắc bén, nhảy qua bên người của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, cốt nhận sắc bén chém một con Hắc Lân Hung Trư biến dị thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Kỹ năng của bạch cốt là lợi hại hóa cho nên khiến thân thể của nó vô cùng sắc bén, tấn chức trở thành hắc ám khô lâu thì lợi hại hóa của nó cường hóa +1, chuyện này làm cốt nhận của nó càng đáng sợ, có thể dễ dàng đem Hắc Lân Hung Trư là sinh vật phòng ngự cao chém thành hai đoạn.

Phòng ngự của một ít biến dị thú cấp hai bị bạch cốt chém ra dễ dàng.Bạch cốt giống như binh khí cường hoành giết chóc khắp nơi, cốt nhận bắn ra bốn phía, hai mươi con Hắc Lân Hung Trư biến dị trước mặt cốt nhận của nó tất cả bị chém thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.

Thể hiện uy lực đáng sợ khi nó tấn chức hắc ám khô lâu.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai nhìn thấy tiểu đệ của mình liên tục bị chém giết, lập tức cuồng nộ gào lên, từng đạo sóng âm cường hoành khuếch tán ra khắp nơi.Dưới sóng âm cường đại công kích, thân hình của Nhạc Trọng có chút dừng lại, sóng âm công kích cường hoành với hắn cũng có chút không khỏe.

Dù sao hắn cũng là người tiến hóa cườn độ và tinh thần, thân thể cực kỳ cứng rắn, cho dù đạn súng ngắn cũng khó làm hắn bị thương.Mà con Hắc Lân Hung Trư cấp hai hét lên giận dữ xong, Nhạc Trọng hao phí 40 điểm tinh thần lực, 10 điểm thể lực ngưng tụ thành trường mâu ma viêm hiện ra trong tay của hắn.- Chết đi cho tao!Hàn quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên, dùng sức ném một cái, trường mâu ma viêm này phá toái hư không, thoáng cái đâm vào mi tâm của Hắc Lân Hung Trư cấp hai.Ma viêm khủng bố kia bộc phát toàn diện, thiêu đốt lân giáp của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, một đường đốt cháy tất cả não bộ trong đầu của Hắc Lân Hung Trư cấp hai, sau đó hóa thành hỏa diễm nóng rực, con Hắc Lân Hung Trư chết ngay lập tức.- Chúc mừng ngài tăng cấp 54, đạt được hai điểm cường hóa tự do!- Chúc mừng ngài tăng cấp 55, đạt được hai điểm cường hóa tự do!25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 542: Liên tục tấn cấp. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNương theo đó là âm thanh nhắc nhở dễ nghe, con Hắc Lân Hung Trư biến dị cấp hai ngã xuống, hơn nữa tuôn ra một bản sách kỹ năng và một trăm sinh tồn tệ.Nhạc Trọng lựa chọn đem bốn điểm cường hóa thuộc tính tăng vào trong nhanh nhẹn, sau đó đi qua nhặt sách kỹ năng và sinh tồn tệNhanh nhẹn trong chiến đấu là phần mấu chốt của chiến sĩ, nó có thể làm cho người ta kịp thời phản ứng.

Nếu như nhanh nhẹn không được, như vậy không cách nào ứng phó nhiều tình huống.

Nhanh nhẹn cao mới có thể đối phó người tiến hóa nhanh nhẹn, nếu không thì vừa gặp mặt đã bị người tiến hóa nhanh nhẹn miểu sát rồi.- Sách kỹ năng cấp bốn cố hóa cự lực cấp hai!

Học tập kỹ năng này có thể vĩnh cửu tăng năm mươi điểm lực lượng.

Cần cố hóa lực lượng cường hóa ba lần.Con Hắc Lân Hung Trư cấp hai vừa chết, hơn bốn mươi con Hắc Lân Hung Trư còn lại trong trấn nhỏ ở các nơi lập tức bỏ chạy thục mạng, thậm chí có Hắc Lân Hung Trư hung tính đại phát thôn phệ không ít biến dị thú nhỏ yếu bên cạnh, lúc này mới chạy vào trong Đại Dung sơn mạch.Đột nhiên lúc này một đạo thân ảnh đen kịt thân đụng nát vô số thủy tinh, dùng tốc độ vượt qua Bạch Tiểu Thắng nhào đầu qua phía Nhạc Trọng.Thân trên chiến trường, Nhạc Trọng thập phần cảnh giác, thân ảnh đen kịt vừa xuất hiện, hắn liền sinh ra cảm ứng, hắn lập tức lùi lại, đồng thời nhìn qua thân ảnh tập kích kia, đó là một con mèo rừng biến dị cấp hai giống như Thiểm Điện vô cùng nhanh nhẹn.Nhạc Trọng đã lui lại rất nhanh, nhưng mà tốc độ của mèo rừng biến dị cấp hai nhanh hơn, cơ hồ là trong nháy mắt nó đã bổ nhào vào người của Nhạc Trọng, đem Nhạc Trọng đè lên đất, đồng thời mở miệng dính máu táp vào đầu của Nhạc Trọng.Đúng lúc này từ bên cạnh có một gai xương sắc bén đâm vào trong người của con mèo rừng, đem nó đóng đinh trên mặt đất.Ngay sau đó từng đạo gai xương khác bén nhọn bắn ra ngoài, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể của con mèo rừng.Nhạc Trọng rút Ngạc Nha Cứ Nhận ra chém vào đầu lâu của con mèo rừng, một đao chém dụng đầu của con mẻo rừng biến dị cấp hai, một đoàn linh quang lớn chui vào trong người của hắn và tăng cấp.Con mèo rừng biến dị cấp hai tuôn ra một bản sách kỹ năng cấp ba cố hóa nhanh nhẹn cùng một trăm sinh tồn tệ.- Cơ hội tốt!Một đao chém giết con mèo rừng biến dị kia, Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, ngửa mặt lên trời thét dài.Bên ngoài một rừng núi nhỏ cũng phát ra một tiếng kêu gào tràn ngập uy nghiêm.Dưới tiếng kêu uy nghiêm kia chi phối, năm trăm con mèo rừng biến dị còn sót lại trong trấn lập tức bỏ chạy ra ngoài.Phục tùng vương giả trong tộc được khắc sâu trong gien của biến dị thú.Nhìn thấy mèo rừng biến dị chạy tứ tán, trong lòng của Nhạc Trọng hơi có chút buông lỏng, ở trong rừng cất dấu chính là Thiểm Điện nhất tộc thủ hạ của Nhạc Trọng.

Hiện tại năm trăm con mèo rừng biến dị này lại do Thiểm Điện thống trị, lực lượng trong tay của hắn tăng lên vài phần.Đúng lúc này đột nhiên từ phương xa truyền tới âm thanh như hổ báo, khu rừng này trước tận thế không có động vật lớn bây giờ lại kêu lên ầm ầm.

Đám người kêu lên hoảng sợ, trong nội tâm đều khẽ run lên, sinh ra dự cảm xấu.Nhạc Trọng đã phục tùng Thiểm Điện thì cũng cùng Thiểm Điện sinh ra một tia tâm linh cảm ứng, thời điểm tiếng kêu gào này vang lên, hắn có thể cảm giác được trong lòng của Thiểm Điện sinh ra vẻ hoảng sợ.Trong nội tâm Nhạc Trọng có chút trầm xuống, đoán ra được chân tướng.- Đó là biến dị thú ngoài cấp ba!Bốn đại bang phái của thành phố Quý Trữ muốn dẫn người tiểu trù biến dị thú, sau đó chậm rãi vây giết biến dị thú cấp ba.

Nhưng mà bọn họ không ngờ biến dị thú cấp ba mà bọn họ xem là con mồi trong tay, không biết làm thế nào đã liên hợp đại bộ phận biến dị thú trong Đại Dung sơn mạch tấn công, một công kích đã làm cho trấn nhỏ của nhân loại sụp đổ.Đột nhiên một con độc xà nhỏ ở xa xa bạo lên, lao thẳng qua phía của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phản ứng cực kỳ mau lẹ, hắn một cước đạp lên người con độc xà này, dùng sức muốn giết chết con rắn nhỏ này.- Công tới sao?Nhạc Trọng nhìn qua chung quanh, dưới năng lực nhìn đêm cường đại của hắn nhìn thấy rõ có nhiều con rắn biến dị đẳng cấp không đồng nhất lao lên, hơn nữa còn có nhiều biến dị thú cường đại đang lao qua bên kia.- Không được!

Phải cho Thiểm Điện ra tay!

Nếu không thủ không được!Nhạc Trọng tâm niệm thay đổi thật nhanh, ngửa mặt lên trời kêu gào thắng lợi.Trong rừng núi có Thiểm Điện đang ẩn nấp thì nhận được lện của Nhạc Trọng, nổi giận gầm lên một tiếng, thống soái hơn sáu trăm tiểu đệ không ngừng lao lên phía trước tiêu diệt địch nhân.Bên kia thân hình bạch cốt lao tới, chung quanh cốt nhận bay tán loạn, trong phạm vi mười mét của thân thể nó thì tất cả độc xà biến dị bị đâm thủng đầu.Vô số độc xà lớn nhỏ lao về phía của Nhạc Trọng ở trong đêm tối thấy vô số dài nhỏ độc xà theo bốn phương tám hướng bò ra, tràng diện đúng là khiến người ta sợ hãi.Vô số độc xà biến dị phong kín đường lui của Nhạc Trọng và chúng nhao nhao trường lên.- Đi chết đi!Dị quang trong mắt của Nhạc Trọng chớp liên tục, trước tiên phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm từ bốn phương tám hướng lao thẳng tới, phạm vi hai mươi mét tất cả độc xà biến dị hóa thành tro tàn.Đúng lúc này một con độc xà biến dị dài hơn ba mươi mét thoáng cáo bò qua phía của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng chỉ một ngón tay lên người của độc xà, một đạo hỏa tiễn bắn ra, thoáng cái nổ tung trong miệng của độc xà, hóa thành hỏa diễm hừng hực, đem óc của con độc xà này nấu chính.Tinh thần lực của Nhạc Trọng càng ngày càng mạnh, uy lực ma viêm trong tay của hắn càng mạnh, lúc này hắn điều khiển ma viêm tới mức thao túng tự nhiên rồi.Một con độc xà từ trong góc lao ra, lại có hơn mười con độc xà màu xanh cắn qua phía của Nhạc Trọng, vừa tới bên người của Nhạc Trọng thì ma viêm thiêu đốt thành tro tàn.Đại lượng độc xà biến dị lao ra ngoài, lao đầu qua phía Nhạc Trọng, dùng chính thi thể của mình tiêu hao ma viêm của Nhạc Trọng.Đột nhiên hơn bốn mươi con Nhãn Kính Vương Xà dài hơn ba mươi mét từ bốn phương tám hướng lao ra ngoài, chúng mở cái miệng lớn phát động bổn nguyên chi lực, từng đoàn từng đoàn độc tiễn màu đen bay qua phía của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng sắc mặt biến đổi, ma viêm bên ngoài người của hắn nhiều hơn vài phần, độc của chúng vừa chạm lên ma viêm hộ thể của Nhạc Trọng thì phát ra âm thanh vang vọng, sau đó hóa thành từng đạo khói đen bốc hơi bay lên cao.Nhạc Trọng lập tức hô hấp, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, giống như mũi tên né qua một bên, ma viêm chi kiếm trong tay của hắn vung lên, một con độc xà cao cấp bị chém thành hai đoạn.Ở bên kia bạch cốt cũng lao vào một con rắn, đầu của con rắn này lập tức bị chém bay lên cao cao.Bạch cốt vừa mới chém giết mười con Nhãn Kính Vương Xà, một con rắn dài hơn bốn mươi mét, chun quanh thân thể lân giáp chớp động hào quang đen bóng và tràn ngập uy nghiêm trong đám cự thú lao ra, giống như thiểm điện táp vào bạch cốt.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 543: Liên tục tấn cấp. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Biến dị thú cấp 65: Nhãn Kính Vương Xà biến dị cấp hai!

Có được lực lượng cường đại cùng nọc độc đáng sợ!Nhạc Trọng lườm qua con rắn này, liền trông thấy bạch cốt đã bị con Nhãn Kính Vương Xà biến dị cấp hai tấn công tới.Loài rắn trong lúc phát động công kích thì tốc độ là nhanh nhất.

Bạch cốt tuy nhanh gần mười lần người thường, nhưng mà nó không cách nào né qua công kích của Nhãn Kính Vương Xà tấn công.Con Nhãn Kính Vương Xà biến dị cấp hai này dùng sức khẽ cắn, vô số âm thanh xương nứt vang lên, chân phải của bạch cốt bị nó cắn nát.Linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt chớp động, hai đạo gai xương sắc bén đâm thẳng vào trong mắt của Nhãn Kính Vương Xà.Gai xương bén nhọn này đâm thủng mắt của Nhãn Kính Vương Xà, đại lượng huyết dịch cùng dịch nhờn từ trong vết thương chảy ra ngoài.Thân thể của bạch cốt có hai gai xương bắn ra ngoài, chèo chống thân thể nó bay từ trong miệng của Nhãn Kính Vương Xà, rơi xuống đất.Hai mắt bị chọc mù, con Nhãn Kính Vương Xà biến dị cấp hai chợt thống khổ vô cùng giãy dụa trên đất, nó giãy dụa thân thể tả xung hữu đột, đem rất nhiều con rắn nhỏ bị nghiền chết.Nhạc Trọng thấy thế cầm lấy trường mâu ma viêm trong tay, ném trường mâu ma viêm này vào trong mi tâm của Nhãn Kính Vương Xà, đầu lâu của nó vỡ ra, đem óc của con Nhãn Kính Vương Xà biến dị cấp hai này đốt cháy.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 56, đạt được hai điểm cường hóa tự do!Nương theo đó là âm thanh dễ nghe, con Nhãn Kính Vương Xà biến dị cấp hai té trên mặt đất, đồng thời có hộp báu màu xanh và một trăm sinh tồn tệ.Nhạc Trọng lựa chọn đem hai điểm cường hóa tăng vào nhanh nhẹn, sau đó mở hộp báu màu xanh ra.- Bảo vật cấp bốn Độc Nha Chi Giới.

Sau khi trang bị tinh thần +10.

Kèm theo kỹ năng phụ độc công kích.

Sau khi dùng kỹ năng này có thể làm cho binh khí của người cận chiến chung quanh người có thêm nọc độc kiến hiết phong hầu.Nhạc Trọng trực tiếp đem Độc Nha Chi Giới mang vào trên tay, cường độ tinh thần của hắn được cường hóa, đạt tới hạn mức cao tới 193 điểm.Uy lực ma viêm quan hệ tới tinh thần của Nhạc Trọng, tinh thần lực của Nhạc Trọng càng cao, uy lực ma viêm của hắn càng lớn.

Bởi vì tinh thần lực của hắn đủ cao cho nên hiện tại mới có thể dễ dàng chém giết biến dị thú.

Đổi lại những người khác thì cho dù kỹ năng ma viêm cường hóa đến cấp ba cũng không cách nào dễ dàng đuổi giết biến dị thú cấp ba được.Con Nhãn Kính Vương Xà biến dị cấp hai vừa chết, nó thống lĩnh Nhãn Kính Vương Xà biên dị cũng tán đi, chạy ra bốn phương tám hướng.Đúng lúc này Thiểm Điện mang theo sáu trăm mèo rừng biến dị giết tới, những con mèo rừng biến dị được Thiểm Điện chỉ huy điên cuồng đánh giết những con rắn biến dị kia.Mèo rừng biến dị loại là biến dị thú dùng tốc độ mà trứ danh, phản ứng linh mẫn, hơn nữa những con rắn biến dị không có thủ lĩnh nên tự giết các biến dị thú chung quanh, mà những con rắn biến dị này nhanh chóng trở thành mỹ vị trong miệng của mèo biến dị.

Thiểm Điện nuốt tinh hạch cấp ba của Nhạc Trọng, mà Nhạc Trọng trong thành phố Quý Trữ mua được nhiều tinh hạch của biến dị thú, lúc này tuy nó còn chưa tiến hóa thành biến dị thú cấp ba, nhưng mà thực lực của nó tăng lên không ít, đẳng cấp cường hóa tăng lên 67.

Nó tiến vào chiên trường thì giống như mị ảnh không ngừng săn giết đám rắn biến dị cao cấp kia, trong mấy hô hấp đã có hai con rắn biến dị thú cấp hai nhỏ yếu bị nó giết chết.Ba con rắn biến dị cấp hai vừa chết, bầy rắn do chúng thống lĩnh lập tức sụp đổ, đại lượng rắn độc biến dị bỏ chạy ra bốn phương tám hướng, đám rắn cả vạn con đã tán loạn.Thân hình Nhạc Trọng chớp động chém giết đám rắn biến dị to lớn, đột nhiên lúc này một đạo xà ảnh màu xanh từ trong đám rắn lao ra ngoài, thoáng cái hung hăng cắn lên chân của Nhạc Trọng, dùng phản ứng nhanh nhẹn của Nhạc Trọng cao tới 115 điểm cũng không tránh kịp.- Biến dị thú cấp 60, rắn lục biến dị cấp hai!

Có được tốc độ cực nhanh và độc tố đáng sợ!Một cảm giác vô cùng đau đớn từ vị trí con rắn lục cấp hai này cắn truyền ra, Nhạc Trọng nhanh chóng bị cắn gãy xương chân.- Đáng chết!Nhạc Trọng giận dữ phát động trọng lực, đem sức nặng hơn mười cân áp lên người của con rắn, Ngạc Nha Cứ Nhận trong tay vung lên, trực tiếp chém đầu của rắn biến dị cấp hai này.Con rắn lục cấp hai này có nọc độc vô cùng đáng sợ, vốn Nhạc Trọng bị cắn trúng chỉ có đường chết.

Nhưng mà nó cắn vào chân của Nhạc Trọng, tuy trực tiếp cắn gãy xương của Nhạc Trọng nhưng lại không cách nào cắn thủng da biến dị thú cấp ba mà Nhạc Trọng đang mặc, độc tính không cách nào truyền vào người của Nhạc Trọng, cũng giúp cho hắn tránh được một kiếp.- Chúc mừng ngài thăng cấp lên cấp 57, đạt được hai điểm cường hóa tự do.Con rắn lục cấp hai này vừa chết, một đoàn linh quang lớn chui vào trong người của Nhạc Trọng và giúp hắn tăng cấp lên lần nữa.Đồng thời từ trong con rắn lục cấp hai này tuôn ra một quyển sách kỹ năng và một trăm sinh tồn tệ.Nhạc Trọng trực tiếp cường hóa hai điểm nhanh nhẹn, sau đó nhặc bản sách kỹ năng và sinh tồn tệ lên.- Sách kỹ năng cấp ba: miêu nhân biến thân!

Học tập kỹ năng này có thể biến thân thành miêu nhân.

Sáu thuộc tính tăng lên thật lớn, hơn nữa so sánh với các loại biến thân khác thì miêu nhân biến thân ở phương diện nhanh nhẹn tăng cao hơn, lực lượng, cường độ giảm một ít.Con rắn lục cấp hai này thân thể tâật nhỏ, số lượng phần đông, mà con rắn này chính là thủ lĩnh của bầy rắn.

Con rắn lục cấp hai này vừa chết thì đám rắn cũng tán loạn, số lượng bầy rắn giảm đi phân nửa.Thấy một màn như vậy, Nhạc Trọng cũng buông lỏng một hơi, tuy biến dị thú cấp hai này nhỏ, nhưng mà số lượng phần đông, uy hiếp so với rắn biến dị khác còn lớn hơn nhiều, lúc này chúng tán loạn, áp lực của Nhạc Trọng cũng giảm đi không ít.Nhạc Trọng nhìn thấy chiến cuộc bên này đã xong, chợt chạy vào trận doanh bên kia.- Trị thương cho anh!Nhạc Trọng vừa về tới nơi trú quân thì nhìn qua Mạc Hương Lăng nói ra.Nhạc Trọng có được kỹ năng cấp bốn tái sinh nhưng không có nghĩa là kỹ năng này khôi phục thương thế nhanh chóng.

Rắn lục cấp hai kia cắn gãy xương đùi của hắn không có thời gian một ngày đừng mong khôi phục được.

Nhưng mà đây là chiến trường nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, chân gãy xương đối với Nhạc Trọng ảnh hưởng quá nhiều tới chiến lực.Trong mắt Mạc Hương Lăng hiện ra một tia lo lắng, hai tay đưa vào miệng vết thương của Nhạc Trọng và nhấn một cái, phát động kỹ năng trị liệu xương cốt, một đạo bạch quang chui vào xương đùi của Nhạc Trọng, nói:- Ân! !

Nhạc Trọng ca ca anh phải cẩn thận nhiều!

Em chỉ có thể trị liệu cho anh một lần thôi.Được kỹ năng trị liệu này chữa trị, tổn thương chân trái của Nhạc Trọng nhanh chóng khôi phục lại như cũ, không tới một phút đồng hồ thì xương cốt gãy ở đùi đã nhanh chóng liền lại như cũ.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 544: Thu nạp bại binh. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhìn qua chung quanh một vòng, chỉ thấy cường giả các nơi nổ lực, dựa vào công sự đơn giản phòng ngự, quân của hắn miễn cưỡng ngăn cản được công kích của biến dị thú.Mà chủ yếu là nhờ vào Nhạc Trọng săn giết vài con biến dị thú cấp hai thủ lĩnh nên mới dẫn tới biến dị thú sụp đổ, rất nhiều biến dị thú tán đi, lại có Thiểm Điện mang theo tiểu đệ gia nhập chiến đoàn, lúc này mới miễn cưỡng chống đỡ được.Nhưng mà dù như vậy lúc này tình thế đã thập phần nguy cấp.

Trong tay của Nhạc Trọng chỉ có mười tên người cườn hóa cấp 30 và hai trăm người cường hóa cấp thấp dựa vào công sự đơn giản, đa số đẳng cấp cường hóa không đều, không có kỹ năng cường hóa, kinh nghiệm chiến đấu bạc nhược yếu kém.Những kỹ năng cường hóa kinh nghiệm chiến đấu bạc nhược yếu kém xây dựng công sự còn có thể, nhưng mà bảo bọn họ chém giết với biến dị thú chính là bị miểu sát.

Bọn họ cũng không phải là Tân Giai Nhu nhờ vào trang bị hệ thống thần ma mà chém giết, bọn họ chỉ là người bình thường, muốn bọn họ vượt cấp chiến đấu với biến dị thú cao cấp thì bọn họ không có bổn sự này.Nhạc Trọng nhìn qua Trữ Vũ Hân ở bên cạnh, đem vài bản sách kỹ năng vừa có được ném cho nàng, đồng thời đem trang bị thần ma đưa cho nàng.- Học đi!

Sau đó mặc bộ trang bị này vào!Trữ Vũ Hân trong khoảng thời gian này biểu hiện xem như trong quy củ, trong nguy cơ trước mắt dùng nàng cũng được.

Nhạc Trọng lúc này người có thể tín nhiệm không nhiều lắm, ngoài Trữ Vũ Hân không có ai tin cậy được nhiều.Trữ Vũ Hân tiếp nhận vài bản sách kỹ năng cấp ba từ Nhạc Trọng và trang bị hệ thống thần ma thì trong mắt sáng ngời, nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười xinh đẹp:- Cảm ơn!Có được trang bị hệ thống thần ma tốt, kỹ năng tốt ủng hộ mới có thể thoát thai hoán cốt, vượt cấp khiêu chiến biến dị thú cao cấp.

Tân Giai Nhu sở dĩ có thể khiêu chiến với biến dị thú cao cấp cũng là do nàng được Nhạc Trọng đưa cho trang bị thần ma trung cấp.Mạc Hương Lăng nhìn qua Trữ Vũ Hân thoáng cái có vài bản sách kỹ năng cấp ba và một bộ trang bị thần ma thì chạy lên ôm cánh tay của Nhạc Trọng và làm nũng:- Ca ca bất công! !

Hương Lăng cũng muốn!Nhạc Trọng sờ sờ đầu nhỏ của Mạc Hương Lăng an ủi:- Bây giờ không phải là lúc!

Đợi cơ hội lần sau rồi nói!- Ân!Mạc Hương Lăng chỉ hơi làm nũng chứ không ép buộc Nhạc Trọng phải cho.Trị liệu tốt thương thế xong thì Nhạc Trọng chợt xuất ra Thần Tuyền Trà uông vào một ngụm.

Thần Tuyền Trà tuy hiện tại không cách nào cường hóa tăng cường tinh thần của Nhạc Trọng nhưng lại tăng tốc độ khôi phục.

Trong cục diện này khôi phục được một điểm tinh thần là rất tốt.Ở trong trấn nhỏ, bởi vì Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang buông tha trận doanh nên khắp nơi biến dị thú hoành hành.Tất cả thằn lằn biến dị xuyên thẳng qua các loại kiến trúc, tấn công truy tung cường giả nhân loại, không ngừng ăn thịt bọn họ!Một nam tử dáng người khôi ngô, cầm trong tay một thanh Lang Nha bổng nặng mấy trăm cân múa như cây tăm tạo ra gió lốc, thủ hộ trước người bảy người.

Những con biến dị thú chỉ cần tới gần Lang Nha bổng thì thân thể của nó bị hút vào và nát tan.Người đại hán này ở thành phố Quý Trữ bên chính là một bang chủ tiểu bang Cự Thần Bang.

Bang chủ Trịnh Đồ chính là người tiến hóa hệ sức mạnh nên thực lực vô cùng kinh người.Trịnh Đồ vừa chém giết biến dị thú vừa chửi ầm lên:- X con mẹ tổ tông mười tám đời của Địch Nha! !

Nếu như lão tử còn sống quay về thành phố Quý Trữ, lão tử nhất định phải giết sạch tiện chủng Thiên Long bang !Bởi vì Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang dẫn đầu chạy thục mạng, vô số biến dị thú từ chỗ bọn họ chạy vào trong, mọi người cùng hỗn loạn. bang chúng dưới trướng Trịnh Đồ cũng chết tám người.Hiện tại cũng chỉ có Trịnh Đồ và bảy hảo huynh đệ của hắn là còn sống, chuyện này làm cho Trịnh Đồ tràn ngập phẫn nộ và oán hận Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang.Một gã toàn thân là máu, xương cốt thân thể gãy vỡ nhìn qua Trịnh Đồ vẻ mặt bi thương nói:- Bang chủ ngài mau chạy đi! !

Mặc kệ chúng ta!

Chúng ta là trốn không thoát!

Têếp tục như vậy cả bang chủ cũng chết ở đây.Trịnh Đồ có chút thô lỗ quát:- Đừng nói nhảm! !

Lão tử Trịnh Đồ không phải loại người bỏ huynh đệ chạy một mình.Trịnh Đồ trước tận thế là đồ tể, sau tận thế tụ tập mười mấy tên người cường hóa thành lập Cự Thần Bang.

Bang phái tuy nhỏ nhưng huynh đệ vô cùng tốt.

Trịnh Đồ cũng không phải gia hỏa tâm tư lớn, hắn sáng lập Cự Thần Bang cũng chỉ muốn bảo vệ mình trong tận thế mà thôi, hắn đối với huynh đệ trong bang thật sự đối đãi như nhau.Nghe Trịnh Đồ nói thì bảy người cảm động, cầm lấy Phảng Chế Đường Đao đi ra ngoài chém giết biến dị thú, chia sẻ áp lực cho Trịnh Đồ.Đúng lúc này mấy chục con trâu kết thành trận thế, vô cùng hung mãnh lao qua bên này.

Nhìn thấy mười mấy con trâu đang vây quanh, trong lòng bảy người hiện ra thần sắc tuyệt vọng:- Hết!Trịnh Đồ tuy mạnh nhưng ngăn cản hơn mười con trâu biến dị là không thực tế, thế nhưng nếu né tránh thì bốn người sau lưng của hắn phải chết.Đúng lúc này một đạo thân ảnh màu trắng xuyên qua đàn trâu, ánh đao chớp động và chém bay đầu đám trâu, vô số cỗ thi thể không đầu té xuống đất.Trịnh Đồ nhìn thấy vô số thi thể con trâu không đầu thì rùng mình.- Cao thủ!Ánh đao chớp động và cao thủ chém giết trâu biến dị mấy hô hấp đã tới trước người của Trịnh Đồ, đó là người tiến hóa nhanh nhẹn Bạch Tiểu Thắng.Trịnh Đồ nhìn Bạch Tiểu Thắng và trầm giọng nói.- Vị huynh đệ kia! !

Đa tạ!

Ân cứu mạng, Trịnh Đồ tuyệt không dám quên!Bạch Tiểu Thắng nhìn bảy tên chiến sĩ sau lưng Trịnh Đồ và thản nhiên nói.- Không cần khách khí!

Tôi là Bạch Tiểu Thắng của Thanh Thạch Bang!

Phụng mệnh tới đây tập kết cao thủ nhân loại.

Anh gọi là Trịnh Đồ a!

Mang theo huynh đệ của anh đi tới trận địa của Thanh Thạch Bang đi!

Như vậy bọn họ còn có đường sống.

Nếu không bọn họ chết chắc!

Tôi cần phải đi tới chỗ người khác.Nói xong thân hình Bạch Tiểu Thắng chớp động, chạy vào sâu trong trấn nhỏ.

Nếu như không có nữ nhân thì hắn không muốn lãng phí tinh lực, Bạch Tiểu Thắng làm việc coi như đáng tin cậy, hắn làm tay chân cao cấp là lựa chọn tốt nhất.Một tên chiến sĩ do dự nhìn qua Trịnh Đồ.- Làm sao bây giờ, bang chủ?

Có nên đi nương tựa vào Nhạc Trọng không?Trịnh Đồ không do dự chém đinh chặt sắt nói:- Đi! !

Đương nhiên phải đi!

Cho dù Nhạc Trọng muốn Cự Thần Bang thần phục cũng không có vấn đề, chỉ cần mọi người đều còn sống, vậy đủ rồi!Trịnh Đồ nhanh chóng đưa ra quyết định và nhanh chóng chạy về phía trận địa của Nhạc Trọng.Bạch Tiểu Thắng chui vào trong trấn nhỏ, không ngừng cứu người cường hóa ra ngoài, khuyên bảo bọn họ tụ tập tới bên người của Nhạc Trọng và Thanh Thạch Bang bên kia.Những người cường hóa như con ruồi không đầu này nghe được Thanh Thạch Bang vẫn còn thủ vững trận địa, chợt không ngừng lao qua trận địa của Nhạc Trọng.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 545: Thu nạp bại binh. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong trấn nhỏ này có ba ngàn người cường hóa cho nên không thiếu cao thủ, thế nhưng mà không có người tổ chức, thực lực mạnh mẽ nhưng không thể nào ngăn được biến dị thú đông đảo.

Nếu mạnh như Nhạc Trọng đơn thương độc mã chiến đấu với biến dị thú thì thời gian cũng không quá lâu.Cao thủ trong trấn nhỏ không ngừng lao vào trận địa của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng liền mang thương minh, thể lực cơ hồ hao hết ra đằng sau tạm nghỉ ngơi, những cường giả còn sức chiến đấu phải ra tuyến đầu chém giết biến dị thú.Có những cao thủ kia gia nhập lại có Nhạc Trọng chỉ huy, chiến tuyến trở nên càng thêm vững chắc.

Vốn có cao thủ thao túng đại địa giúp đỡ, từng mặt tường đất đột nhiên mọc lên cao ngăn cản đường đi của biến dị thú.Nhạc Trọng lợi dụng những cao thủ này cải biến địa hình, duy trì địa hình.

Cao thủ còn lại lợi dụng địa hình chém giết biến dị thú.

Những địa hình bị biến dị thú cỡ lớn phá hư thì Hồ Nghị mang theo một tiểu đội người tiến hóa đi chém giết.

Những biến dị thú cỡ nhỏ lực lượng không được, căn bản không cách nào phá hư địa hình.

Chuyện này chính là Nhạc Trọng chỉ huy cao thủ cùng lợi dụng công sự mới ngăn cản được.Thời điểm Nhạc Trọng hơi chút thở một ngụm thì Ưng Khai Sơn đi tới bên người của Nhạc Trọng vẻ mặt cổ quái nói:- Lão đại! !

Thải Phượng bang cũng tới!Nhạc Trọng nghe vậy nhíu mày một cái.- Thải Phượng bang cũng tới?Trong bốn đại bang phái thành phố Quý Trữ này có Thiên Long bang, Thanh Trúc Bang vì bảo trì thế lực của mình mà bỏ chạy ra khỏi trấn nhỏ.Thải Phượng bang hiện tại cũng dựa đi tới, Nhạc Trọng cũng không biết chuyện này là tốt hay xấu.

Dù sao Thải Phượng bang cũng là một trong bốn đại bang phái trong thành phố Quý Trữ, có được tư cách tranh đoạt quyền chủ đạo của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi và nhìn qua hướng Thải Phượng bang nói ra:- Đi!

Dẫn tôi đi gặp Đinh Mị!Nhạc Trọng đi tới vị trí của Thải Phượng bang, nhìn thấy một trăm bang chúng của Thải Phượng bang toàn thân nhiễm máu tươi, rất nhiều người trên người còn bị trọng thương, không ngừng thở hổn hển, thoạt nhìn cực kỳ thê thảm.Thải Phượng bang vốn cho hai trăm bang chúng hạch tâm gia nhập vào lần chém giết biến dị thú cấp ba lần này, thế nhưng mà chưa thấy tăm hơi của biến dị thú cấp ba, các nàng đã chết một trăm tỷ muội, tổn thất thảm trọng.Thải Phượng bang chuẩn bị không có đầy đủ như Nhạc Trọng, các nàng cũng không có Thiểm Điện tống lĩnh tộc đàn chém giết giúp.

Thiên Long bang cùng Thanh Trúc Bang vứt bỏ chiến tuyến thì các nàng đối mặt với nhiều biến dị thú vây công, tử chiến xong thì chỉ còn trên trăm tỷ muội sống sót.Đinh Mị đi tới trước mặt của Nhạc Trọng nói thẳng:- Nhạc Trọng!

Thải Phượng bang chúng tôi có thể nghe anh điều động!

Nhưng mà anh phải cho tỷ muội chúng tôi nghỉ ngơi và khôi phục đã! !

Cho thương binh trị liệu tốt.Nhạc Trọng nhìn thấy Đinh Mị sảng khoái như thế, cũng gật gật đầu không chút khách khí hạ đạt mệnh lệnh:- Tốt!

Xin mời Đinh bang chủ dẫn người hiệp trợ bên kia một chút, cho những người bị thương nghỉ ngơi đi.- Bọn tỷ muội!

Đi theo tôi!Đinh Mị nhìn Nhạc Trọng sau đó nhìn qua ba mươi cao thủ nói ra.

Rất nhanh Đinh Mị dẫn người giết vào chiến tuyến, thay thế đám chiến sĩ mệt mỏi đi nghỉ ngơi.Sâu trong trấn nhỏ bởi vì có đại lượng người cường hóa hội tụ đến trận doanh của Nhạc Trọng, cho nên rất nhiều biến dị thú cũng vây giết bang chúng Thiên Long bang của Địch Nha, làm cho chiến sĩ của hắn chết tổn thương thảm trọng.- Ah!Một gã chiến sĩ Thiên Long bang gầm lên giận dữ, một đao chém giết một con khỉ biến dị.

Sau một khắc con khỉ khác bạo lên, hung hăng một quyền đánh vào đầu của tên chiến sĩ Thiên Long bang, ngạnh sanh sanh đánh nát đầu của tên chiến sĩ Thiên Long bang.Một con biến dị linh miêu nhào vào trên người của chiến sĩ Thiên Long bang, mở cái miệng dính máu cắn một cái, hàm răng sắc bén xuyên thủng cổ của chiến sĩ Thiên Long bang, máu nóng bắn vào mặt của con linh miêu này, làm cho nó trở nên dữ tợn hơn.- Làm sao bây giờ?

Tống Hâm!Địch Nha nhìn bộ hạ của mình chết đi trước mặt thì hoảng sợ nói ra.Tống Hâm nhìn qua chung quanh, hạ giọng nhìn qua Địch Nha nói ra:- Lão đại!

Kế hoạch hôm nay chỉ có tẩu vi thượng sách!

Chỉ cần còn sống, thì có cơ hội đông sơn tái khởi! !

Chúng ta bây giờ lập tức chạy đi.Địch Nha sắc mặt một dữ tợn nói:- Cái gì?

Mày bảo tao bỏ huynh đệ lại chạy một mình sao?Tống Hâm động tình nói ra:- Lão đại!

Hiện tại không trốn thì lát nữa không còn cơ hội nữa!

Ngài là bang chủ Thiên Long chúng ta!

Có ngài mới có Thiên Long bang ah! !

Những người khác có thể chết, lão đại ngài không thể chết! !

Vi Thiên Long bang, xin ngài sống sót.Trong mắt Địch Nha hiện ra thần sắc thống khổ vỗ vai của Tống Hâm nói:- Được rồi! !

Vì Thiên Long bang tôi đành phải ham sống sợ chết! !

Gió mạnh mới biết cỏ cứng quốc loạn lộ ra trung thần, Tống Hâm, chân thành của anh tôi không quên đâu.

Trở lại thành phố Quý Trữ tôi sẽ phong anh thành trưởng lão.Trên mặt Tống Hâm hiện ra thần sắc vui mừng:- Tạ lão đại!Địch Nha nhìn qua những bang chúng Thiên Long bang khôn ngừng chém giết và dẫn theo mười tâm phúc bỏ lại đám bang chúng chạy đi.Lúc này chạy trốn chết, Địch Nha làm bang chủ Thiên Long bang cũng thể hiện thực lực đáng sợ, sáu cái mâm thép răng cưa tròn bay quanh người, tất cả biến dị thú tiếp cận hắn thì chợt bị sáu mâm tròn cưa thành vài đoạn.Bên người của Địch Nha có hơn mười tâm phúc cũng thi triển kỹ năng cường đại đánh giết biến dị thú.Đột nhiên lúc này một thân ảnh cực lớn xuất hiện sau lưng bang chúng Thiên Long bang, một cái lưỡi lớn hiện ra, trực tiếp đem một tên tâm phúc của Địch Nha nhét vào trong miệng của mình.Địch Nha nhìn qua cự thú kia sắc mặt đại biến, thân hình chớp động, tốc độ tăng vọt gấp đôi, mấy lần chớp động đã chui vào trong rừng cây.Cự thú kia nhảy lên, đầu lưỡi không ngừng chớp động, những tên chiến sĩ Thiên Long bang đang phóng thích kỹ năng bị đầu lưỡi của nó cuốn lấy và ăn sạch.Trừ hai tên cao thủ thực lực cường hoành ra, hơn người bang chúng Thiên Long bang bị cự thú thôn phệ không còn.Sau khi cự thú thôn phệ hơn mười chiến sĩ Thiên Long bang thì không còn hứng thú với bọn người Địch Nha chút nào cả, lập tức vọt vào trong trấn nhỏ.- Lão đại trốn!- Đáng chết!

Địch Nha vương bát đản bỏ chúng ta lại mà trốn!- Tao đã sớm biết rõ Địch Nha vương bát đản không đáng tin cậy!"..."

Rất nhanh chuyện Địch Nha mang theo tâm phúc một mình đào thoát đã bị cả cao thủ Thiên Long bang biết được, một cổ biệt khuất bi phẫn hiện ra trong lòng của bọn họ, làm cho bọn họ oán hận.Thiên Long bang lúc này chỉ còn sót lại bốn người tiến hóa tụ tập cùng một chỗ.

Bọn họ vừa lui lại không lâu thì có một gã người tiến hóa đã chết trong vây công của biến dị thú, hiện tại người tiến hóa của Thiên Long bang chỉ còn lại bốn người bọn họ mà thôi.Một tên nam tử trung niên nhỏ gầy, làn da ngăm đen, hai tay che kín vết chai nhìn chằm chằm vào tên trun niên ngũ quan đoan chính, mày rậm tai to, lớn lên hết sức xuất sắc hỏi:25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 546: Quần hùng gia nhập.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Làm sao bây giờ?

Hạ Minh Đạt!Trong mắt Hạ Minh Đạt hiện ra hàn quang, nói:- Địch Nha bất nhân thì đừng trách chúng ta bát nghĩa!

Vu Lập Nhân!

Tôi muốn dẫn huynh đệ đầu nhập vào Nhạc Trọng!

Các người tính toán gì không?Một tên nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi tuổi, một bộ dáng ăn mặc như trong phim Young and Dangerous [tập tành làm giang hồ] tên là Hoàng Hằng có chút sầu lo nói ra:- Nhạc Trọng! !

Nếu hắn dùng huynh đệ chúng ta làm bia đỡ đạn thì làm sao bây giờ?Thiên Long bang có truyền thống dùng bang phái nhỏ làm bia đỡ đạn.

Bởi vậy Hoàng Hằng rất lo lắng bọn họ đầu nhập vào Nhạc Trọng có kết cục này.Một tên nam tử đầu trọc dáng khôi ngô, trên mặt hoa văn bạch hổ nhìn qua Tôn Minh trầm giọng nói:- Tôi cũng đồng ý đầu nhập vào Nhạc Trọng!

Hiện tại chúng ta không có thời gian cân nhắc quá nhiều!

Lại tiếp tục như vậy các huynh đệ chỉ có đường chết.Thiên Long bang lúc này mang hơn ba trăm người vây quét biến dị thú, nhưng mà sau khi trải qua chiến đấu thảm thiết thì lúc này còn sót lại cũng không quá trăm người.Tôn Minh nói ra lời này mọi người liền trầm mặc.Hạ Minh Đạt nhìn chung quanh một vòng trực tiếp đánh nhịp nói:- Tốt!

Việc này không nên chậm trễ!

Chúng ta bây giờ đầu nhập vào Nhạc Trọng.Còn lại ba người tiến hóa cũng không có ý nghĩa gì, bọn họ lập tức mang theo bang chúng Thiên Long bang còn sót lại điên cuồng đánh qua hướng của Nhạc Trọng, trả giá hai mươi tên chiến sĩ chết trận thì đám người còn lại đi vào trong trận doanh của Nhạc Trọng.Hạ Minh Đạt lúc này đi tới gần trận doanh của Nhạc Trọng thì thấy có người không ngừng chạy về hướng của Nhạc Trọng.- Thật là lợi hại!

Địch Nha quả nhiên không thể so với Nhạc Trọng!Trên đường đi Hạ Minh Đạt nhìn thấy công sự đất chung quanh trận địa của Nhạc Trọng, những công sự này rậm rạp kín kẻ, đối phó biến dị thú loại nhỏ quá thích hợp.

Nhìn thấy công sự dày đặc này bang chúng Thiên Long bang cũng cảm thấy an tâm.[CHARGE=3]Hạ Minh Đạt nhìn thấy Nhạc Trọng thì lập tức nói:- Nhạc lão đại!

Tôi là Thiên Long bang Hạ Minh Đạt!

Đây là Trương Uy, Hoàng Hằng, Tôn Minh!

Chúng tôi đều là người tiến hóa, hiện tại suất lĩnh bộ hạ đầu nhập vào Nhạc lão đại ngài, hy vọng ngài có thể thu lưu!Nhạc Trọng nhìn qua Hạ Minh Đạt cười nói:- Tốt! !

Các người dẫn người đầu nhập vào tôi.

Tôi cũng không có bạc đãi các người.

Các người trong Thiên Long bang làm trưởng lão, vào trong Thanh Thạch Bang có thể làm đường chủ, các bộ hạ của các người vẫn do các người thống lĩnh.Nếu như Nhạc Trọng mang binh chinh phục thế lực, hắn tuyệt đối sẽ chỉnh biên thế lực của những người này.

Thế nhưng mà Hạ Minh Đạt mang cao thủ đầu nhập vào hắn, hắn cũng phải cho đối phương một chút chỗ tốt.

Bằng không thì thì ai nguyện ý mang binh đầu nhập vào ngươi chứ.

Hơn nữa lúc này đúng lúc dùng người, đánh tan người của Hạ Minh Đạt chỉ làm bọn họ sinh dị tâm, không muốn tử chiến, không tọa thành sức chiến đấu.

Bởi vậy Nhạc Trọng cũng không có đánh tan chiếm đoạt người của Hạ Minh Đạt.- Đa tạ Nhạc lão đại!Nghe được Nhạc Trọng an bài, Hạ Minh Đạt bốn người cũng an tâm lại.Nhạc Trọng trực tiếp hạ đạt ra lệnh:- Hạ Minh Đạt!

Trương Uy!

Các người và Lạp Nhĩ Mạn đi ra tuyền tiến thay thế bọn người Đinh Mị!

Hoàng Hằng , Tôn Minh, các người tạm nghỉ ngơi khôi phục một chút.- Vâng!

Nhạc lão đại!Vừa nghe được cũng có Lạp Nhĩ Mạn mang theo quân ra ngoài chuyến đấu, Hạ Minh Đạt và Trương Uy thả lỏng tảng đá trong lòng.

Dù sao Nhạc Trọng cũng không có khả năng cầm thuộc hạ của mình làm bia đỡ đạn.Thế lực của Nhạc Trọng giông như nam châm không ngừng hấp thu người cường hóa đi vào.

Không lâu trong tay của Nhạc Trọng cũng nắm giữ cả ngàn người cường hóa.Trong tay của Nhạc Trọng có được đầy đủ binh lực thì do hắn chỉ huy, trận địa của hắn càng chắc chắn, hơn nữa còn đang kéo dài ra ngoài.Một đạo hàn quang hiện ra, một con đại linh miêu biến dị cấp hai nhảy vào trong trận địa.

Đinh Mị cầm trong tay một thanh Thanh Vân Kiếm dài hai mét vô cùng sắc bén chém chết con đại linh miêu cấp hai này, nhặt trang bị và sinh tồn tệ của nó rơi ra.- Đi chết! ! !

Ha ha! !Hồ Nghị hai mắt đỏ thẫm điên cuồng cười to, dùng sức chém chết một con khỉ biến dị cấp hai chết tại chỗ.Máu trong đầu của con khỉ biến dị cấp hai bắn ra ngoài.Từng đạo gai xương bắn ra, điên cuồng xoay tròn đâm vào đám khỉ lông vàng biến dị, xoay tròn chém bay đầu của đám khỉ.

Bạch cốt lập tức xoay người nhặt sách kỹ năng và sinh tồn tệ của con khỉ lông vàng biến dị cấp hai kia.Trong biến dị thú cũng có sự phân chia mạnh yếu.

Khỉ lông vàng và khỉ mặt chó là biến dị thú cấp hai vô cùng nhỏ yếu.

Những biến dị thú nhỏ yếu này có rất nhiều người tiến hóa tiêu diệt dễ dàng.Nhạc Trọng liền tổ chức cao thủ mạnh mẽ, chuyên môn oanh sát những con biến dị thú cấp hai này, nương theo biến dị thú cấp hai không ngừng tử vong.

Đám tộc dàn của chúng cũng sụp đổ, thậm chí có không ít biến dị thú sau khi mất đi thủ lĩnh lập tức thôn phệ biến dị thú nhỏ yếu.Tất cả mọi người biết rõ lúc này đã đến sống chết trước mắt, không người nào dám tàng tư, các loại kỹ năng không ngừng hiện ra, duy trì trận địa của Nhạc Trọng không vỡ.Nhiều cường giả tích cực như vậy, tộc đàn của biến đổi dị không ngừng sụp đổ, các biến dị thú tạo thành thú triều cũng thất bại.Nương theo thủ lĩnh các tộc đàn này chết đi thì dần dần hiện ra xu hướng suy tàn, những biến dị thú kia càng ngày càng ít.Thời điểm tộc đàn biến dị thú chỉ còn lại mười hai, phương xa truyền ra tiếng gầm kinh thiên động địa, làm cho người ta sợ hãi- Đến! !

Biến dị thú cấp ba!Nghe được âm thanh gầm gừ này, trong nội tâm tất cả mọi người trong trầm xuống, biết rõ nhân vật chính đêm nay đã hiện thân.Sau khi trải qua đại chiến một phen, trong tay của Nhạc Trọng chỉ còn lại hơn chín trăm người, mặc dù hắn hết sức hy vọng bảo tồn bộ hạ, nhưng mà vẫn có hơn trăm cao thủ bỏ mạng, mọi người còn lại trên người thụ thương, tinh thần, thể lực cũng đã gần cực hạn.Dưới ánh mắt nhìn chằm chằm của mọi người, một con cự thú màu xanh da trời có một sừng, trên người có lân phiến màu xanh, thân dài dài tới chín mươi mét, thân rộng hai mét, đôi mắt làm cho người ta sợ hãi, tản ra khí thế khủng bố từ trong rừng hiện ra ngoài.- Quái vật cấp 80: biến dị thú cấp ba Thanh Lân Giao.Nhạc Trọng xa xa nhìn cự mãng và con cự mãng này cũng nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng.

Con Thanh Lân Giao trừng làm cho nội tâm của Nhạc Trọng sinh ra sợ hãi trong lòng.Nhạc Trọng trong nội tâm phát lạnh, sinh ra một tia dự cảm điềm xấu:- Đúng là biến dị thú đáng sợ!Ở bên người biến dị thú cấp ba Thanh Lân Giao còn có bốn con dị thú.

Một con biến dị thú cao bốn mét, trên người có một tầng dịch nhờn, làn da màu đen, trên thân thể trải rộng những mụn cóc.

Một biến dị thú viên hầu thân cao năm mét, trên người mọc ra bộ lông đỏ thẫm, hai mắt chớp động hào quang đỏ thẫm.

Một con cự mãng nhỏ hơn Thanh Lân Giao một vòng.

Trên thân cũng có lân giáp màu xanh bao phủ, thân cao ba mét, thân dài hơn mười mét.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 547: Biến dị thú cấp ba Thanh Lân Giao. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Quái vật cấp 65: Độc Cáp biến dị cấp hai!- Quái vật cấp 67: bạo viên biến dị cấp hai!- Quái vật cấp 63: Thanh Mãng biến dị cấp hai!- Quái vật cấp 66: Xuyên Sơn Giáp biến dị cấp hai!Nhạc Trọng nhìn qua bốn con thú này và trong đầu hiện ra một chuỗi tin tức.Thời điểm Nhạc Trọng đánh giá đám biến dị thú đó, đột nhiên con Thanh Lân Giao cấp ba mở cái miệng ra, lập tức phun ra một đoàn nọc độc màu xanh ra ngoài, từ cách xa hai cây số bắn vào trong trận địa của Nhạc Trọng.- Đáng chết!Đột nhiên sắc mặt của Nhạc Trọng biến đổi, vung tay lên, một đoàn hỏa diễm hình thành vòi rồng bay thẳng vào đoàn nọc độc kia.Nọc độc bị hỏa diễm của Nhạc Trọng phát ra thôn phệ toàn bộ, sau đó hóa thành khói độc ti tí khuếch tán lên bầu trời.- Phốc!Ở gần khu vực khói độc, bốn gã người cường hóa trên cấp 30 phun ra một ngụm máu tươi trực tiếp té trên mặt đất và run rẩy vài cái rồi chết đi.Chỉ ngửi phải một tia khói độc, bốn gã người cường hóa đẳng cấp trên 30 đã chết đi, có thể thấy được nọc độc của Thanh Lân Giao cấp ba bá đạo thế nào.

Đáng sợ hơn là đoàn nọc độc này bay từ xa hơn hai cây số tới.

Điều này cũng có ý nghĩa con Thanh Lân Giao cấp ba này có năng lực viễn công rất đáng sợ.Dùng nọc độc của Thanh Lân Giao cấp ba này làm thông tin, mấy ngàn con biến dị thú còn sót lại lao vào trận địa của Nhạc Trọng phát động công kích vô cùng hung mãnh.- Đáng chết! ! !

Bạch Tiểu Thắng! !

Hồ Nghị! !

Ưng Khai Sơn! !

Hạ Minh Đạt! !

Tân Giai Nhu! !

Đi theo tôi! !Nhạc Trọng nhìn qua mấy ngàn biến dị thú này sắc mặt đại biến, lập tức tập hợp cao thủ lại.[CHARGE=3]Năm người này chính là cao thủ mạnh nhất có thực lực gần với Nhạc Trọng, trên thực tế ở bên người của Nhạc Trọng còn có Đinh Mị là nữ nhân chiến lực đáng sợ, nhưng mà Nhạc Trọng không cách nào ra lệnh cho nàng, dù sao hắn và Đinh Mị cũng không có quan hệ lệ thuộc nhau.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì năm người lập tức đi theo sau hắn, đi lên phía trước.Tân Giai Nhu tối nay phát triển cực kỳ hung mãnh, trải qua chém giết đại lượng biến dị thú cao cấp, đẳng cấp cường hóa của nàng tăng lên cấp 28.

Với tư cách người tiến hóa nhanh nhẹn và trang bị thần ma trung cấp thì nàng cũng có thể địch nổi một ít người cường hóa cấp 40 bình thường.Nhạc Trọng đi phía trước, bạch cốt không ngừng bắn cốt nhận ra chung quanh, chém giết những biến dị thú ngăn cản đường đi, vì Nhạc Trọng thanh lý ra một con đường đi tới gần Thanh Lân Giao.Mặt khác ở bên cạnh Nhạc Trọng ra mệnh lệnh, Thiểm Điện cũng mang theo hơn năm trăm tiểu đệ mở đường cho Nhạc Trọng.Tinh thần lực của Nhạc Trọng cực cao không giả, nhưng mà nếu hắn liều với biến dị thú cấp ba tiêu hao sạch, hắn tuyệt đối hữu tử vô sinh, bởi vậy trước khi tinh thần lực cạn kiệt phải đánh cược một lần, giết chết con Thanh Lân Giao biến dị cấp ba, nếu như mặc cho Thanh Lân Giao biến dị cấp ba phun nọc độc, hơn chín trăm người trong trấn nhỏ sẽ chết sạch toàn bộ.Đúng lúc này Thanh Lân Giao biến dị cấp ba hé mở cái miệng, liên tục phun ra hai viên đạn độc, một viên bay vào trong trấn nhỏ, một viên bay qua Thiểm Điện thống soái mèo rừng biến dị.Nhạc Trọng biến sắc, vung tay lên, một đoàn vòi rồng hỏa diễm bay ra, trực tiếp đem một viên nọc độc đốt thành khói.Viên nọc độc kia rơi vào trong đám mèo rừng do Thiểm Điện thống soái, nọc độ lập tức bộc phát, khuếch tán ra ngoài, khói độc bao phủ nửa sân bóng đá.Dưới nọc độ màu xanh bao phủ, hơn ba mươi đầu mèo rừng biến dị và những biến dị thú khác hóa thành nước mủ.

Khói độc lập tức khuếch tán ra chung quanh, chỉ cần bị khói độc màu xanh dính vào, trên mặt biến dị thú sẽ đen lại sau đó ăn mòn trở thành một bãi nước mủ.- Nọc độc thật đáng sợ!Trong nội tâm của Nhạc Trọng biến thành nghiêm nghị, nếu nọc độc đáng sợ này bay vào trong tiểu trấn, tuyệt đối có thể làm cho mọi người sụp đổ, đây là vũ khí còn hơn cả trọng pháo.Phanh!Lúc này Thanh Lân Giao chuẩn bị phun nọc độc lần thứ ba, ở phương xa có âm thanh vang lên, một viên đạn súng nhắm bắn thẳng vào mắt của Thanh Lân Giao cấp ba.Viên đạn súng ngắm này có thể xuyên thủng cả giáp xe tăng bắn vào mắt của Thanh Lân Giao, viên đạn bị tầng màng mắt của Thanh Lân Giao ngăn cản bay ra ngoài.Viên đạn này không có chính thức hủy diệt con mắt của Thanh Lân Giao, nhưng mà nó lại chọc giận Thanh Lân Giao, mặc dù tinh thể con mắt của nó không có nứt vỡ, thế nhưng mà viên đạn súng ngắm vẫn bắn lõm vào, vô cùng đau đớn.

Nó quay đầu nhìn qua rừng cây xa xa, trực tiếp tập trung nọc độc nhắm vào vị trí cẩu cao thủ bắn lén kia.Viên đạn độc bắn ra ngoài, trực tiếp thôn phệ rừng cây chỗ tên cao thủ bắn lén kia, chỉ còn lại một ít chất lỏng tanh hôi.Cùn một thời gian này, Nhạc Trọng một chuyến đã đi tới trước Thanh Lân Giao cấp ba không tới hai trăm mét.Bên người Thanh Lân Giao cấp ba có bốn đầu biến dị thú rục rịch=.Trừ bốn con biến dị thú cấp hai ra, còn có hai con biến dị thú cấp hai hướng qua phía của Nhạc Trọng xông tới, hai con biến dị thú này chính là thằn lằn biến dị và rắn biến dị cấp hai.Con rắn biến dị cấp hai này dài hơn một mét, tốc độ di chuyển chỉ thua kém Thiểm Điện một chút mà thôi, tốc độ của nó vượt qua rất nhiều rắn biến dị khác, tốc độ cực nhanh.Thời điểm con rắn biến dị còn cách Nhạc Trọng chỉ có năm mươi mét, Tân Giai Nhu nhanh chóng phát động kỹ năng thần tốc, tốc độ của nàng lập tức lên và vượt qua cả Bạch Tiểu Thắng, nàng rút ám ma đao và nhân đao hợp nhất, một đạo ánh sáng lóe lên, con rắn biến dị cấp hai kia bị nàng chém thành hai đoạn.Nhưng mà sau khi bổ ra một đao thì Tân Giai Nhu hiện ra thân hình, sắc mặt tái nhợt, miệng lớn thở hổn hển.

Thể lực của nàng không được, kỹ năng thần tốc này sau khi phát động dùng thời gian bằng giây mà tính toán, nếu như không cách nào miểu sát địch nhân, thời gian nàng có thể tiếp tục không lâu.

Một đao chém giết một con rắn biến dị câp hai, Tân Giai Nhu cũng lập tức tấn thăng lên cấp 31, bước vào hàng ngũ cao thủ.Con thằn lằn biến dị cấp hai này tới gần người của bạch cốt, bạch cốt chợt theo từ trong người bắn ra một đạo gai xương bén nhọn, xoay tròn đâm vào đầu của con thằn lằn biến dị cấp hai, ngạnh sanh sanh phát nát đầu của thằn lằn biến dị cấp hai, đem não của con thằn lằn biến dị cấp hai thành bột.Con thằn lằn biến dị cấp hai này biết rõ Nhạc Trọng không dễ chọc, nó trước tiên mở miệng rộng, phun ra một tầng dịch nhờn về phía Nhạc Trọng.Dịch nhờn này chính là lực lượng bổn nguyên của Độc Cáp, có năng lực gây tê người ta, một khi bị dính chặt vào người của thì người đó sẽ bị hôn mê đi.

Biến dị thú cấp hai ít có con nào chống lại được.- Lão đại!

Thằng này để tôi đối phó!Hàn quang trong mắt Ưng Khai Sơn lóe lên, một bước bước ra, hai tay vung lên, một đoàn khí lạnh tạo thành tường băng ngăn cản trước mặt mọi người, đoàn dịch nhờn bị ngăn cản lại.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 548: Biến dị thú cấp ba Thanh Lân Giao. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBạch Tiểu Thắng cười lớn một tiếng, cầm một thanh Hắc Nha Đao chớp động vài cái hiện ra bên người của Độc Cáp biến dị cấp hai, bên người một đao hung hăng chém vào người của Độc Cáp biến dị cấp hai:- Anh chỉ có một mình không được!

Tôi giúp anh một tay!Bạch Tiểu Thắng một đao chém rụng, chỉ cảm thấy trong tay truyền ra cảm xúc trắng nõn, Hắc Nha Đao từ trên người Độc Cáp biến dị cấp hai trượt xuống.Cơ hồ cùng một thời gian, ở bên người của Độc Cáp biến dị cấp hai có bao độc nổ ra, từng đoàn từng đoàn khói độc lập tức khuếch tán.Bạch Tiểu Thắng không kịp đề phòng hút vào một tia khói độc, trực tiếp hôn mê, lập tức ngã xuống đất.

Hắn là người tiến hóa nhanh nhẹn, nhưng cũng không cách nào ngăn cản được độc khí ăn mòn.Đúng lúc này Độc Cáp biến dị cấp hai bắn một đầu lưỡi vào người của Bạch Tiểu Thắng.- Súc sinh! !

Đi chết đi!Đúng lúc này Hồ Nghị nổi giận gầm lên một tiếng và nhân đao hợp nhất, hóa thành một đạo đao mang giống như lưu tinh dài hơn mười thước chém xuống đầu của Độc Cáp.Hồ Nghị chẳng những trở thành người tiến hóa hệ sức mạnh, hơn nữa sở trường đao pháp cũng tăng trở thành đao pháp cấp hai, hắn có thể bằng vào lực lượng của mình chém ra đao khí.

Uy lực của đao khí liên quan tới tinh thần và thể lực của hắn.Đúng lúc này Lân Lân Mãng nhỏ hơn Thanh Lân Giao một vòng lao tới.Bạch cốt lập tức bắn ra một đạo gai xương bén nhọn vào đầu lâu của Thanh Lân Mãng cấp hai này.Thanh Lân Mãng cấp hai này lập tức mở cái miệng rắn phun ra một đoàn xương mù.Gai xương của bạch cốt gai thoáng cái đâm vào trong xương mù lập tức phát ra âm thanh tư tư nóng hổi, bị ăn mòn thành trăm vết lở loét.[CHARGE=3]Linh hồn ma hỏa trong mắt bạch cốt chớp động, thân hình nhanh lùi lại, quay người lui tới bên cạnh hai con biến dị thù khác.Con Thanh Lân Mãng là biến dị thú ăn mòn chính là thiên địch của bạch cốt, bạch cốt phán đoán tiếp tục chiến đấu thì mình sẽ bị áp chế hoàn toàn, bởi vậy lập tức đổi đối tượng.Nhạc Trọng nhìn qua Thanh Lân Mãng cấp hai, trong mắt hàn quang lóe lên, một quả ma diễm trường mâu lập tức ngưng tụ, hắn dùng lực ném một cái, ma viêm này lập tức bắn thẳng vào đầu của Thanh Lân Mãng.Con Thanh Lân Mãng cấp hai mở cái miệng rắn lớn, phun ra một đoàn độc dịch vào trong ma viêm cấp hai.Nọc độc này bao phủ trường mâu ma viêm kia phát ra âm thanh tư tư vang vọng và sau đó biến thành khói độc không còn gì nữa, trường mâu ma viêm kia nhanh chóng đâm vào đầu của Thanh Lân Mãng và nổ mạnh, trực tiếp làm óc của Thanh Lân Mãng bị nướng chín.Nhạc Trọng vừa mới chém giết Thanh Lân Mãng cấp hai xong, con bạo viên biến dị cấp hai kia lao thẳng qua phía của Nhạc Trọng, muốn đánh chết Nhạc Trọng lập tức.Con bạo viên này dáng người to lớn, tốc độ của nó cực kỳ mau lẹ, quyền đầu của nó mang theo sức lực lớn, một quyền kia đánh nát cả một chiếc xe tăng nát vụn.Nhạc Trọng trước tiên phát động Ảnh Bộ, lóe lên né qua bên phải, né qua công kích của bạo viên đáng sợ.- Lão đại!

Tôi tới giúp anh!Hạ Minh Đạt thấy thế nổi giận gầm lên một tiếng, cầm trong tay một thanh ám ma đao thân hình bạo của hắn xuất hiện tới bên cạnh chém vào đầu của bạo viên biến dị cấp hai này.Hạ Minh Đạt chính là người tiến hóa hệ sức mạnh, sở trường đao pháp rất mạnh mẽ, đao pháp của hắn mặc dù rất nặng, mặc dù sử dụng ám ma đao cũng có thể một đao chém tan phòng ngự của biến dị thú cấp hai nhỏ yếu.Bạo viên cấp hai nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng một quyền mang theo vô số uy thế và lực lượng đánh lên người của Hạ Minh Đạt, một quyền trùng trùng điệp điệp đánh lên ám ma đao của Hạ Minh Đạt, đao trong tay của Hạ Minh Đạt bay ra xa mấy chục mét và đâm vào một cây đại thụ, biến thành một cục thịt tương.Người tiến hóa hệ sức mạnh so đấu sức mạnh với biến dị thú hệ sức mạnh chỉ là tìm thiệt thòi mà thôi, thành quả chiến đấu duy nhất của Hạ Minh Đạt chỉ là lưu lại một vết thương trên tay của con bạo viên biến dị cấp hai, tí ti máu tươi không ngừng từ trên nắm đấm chảy ra ngoài mà thôi.Nhưng mà mỗi con biến dị thú không con nào bình thường, có được chiến lực đáng sợ, hơi không cẩn thận, cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng sẽ bị tiêu diệt.Một quyền của bạo viên đuổi giết Hạ Minh Đạt, trong hai mắt hung quang chớp động, thoáng cái nhào đầu về phía Nhạc Trọng.Thời điểm này phòng ngự của Xuyên Sơn Giáp cũng giống như xe tăng xuyên qua Nhạc Trọng.Con Thanh Lân Giao cấp hai cũng thay đổi ánh mắt lạnh như băng nhìn qua bên này.Dưới công kích của Xuyên Sơn Giáp, dị quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, phát động kỹ năng Ảnh Bộ trực tiếp lao về phía con Thanh Lân Giao kia.Nếu như để Thanh Lân Giao cấp ba này thỏa thích phát huy lực phá hoại của nó, Nhạc Trọng mang người tới đây sẽ chết sạch toàn bộ.Hai con biến dị thú cấp hai đang truy kích Nhạc Trọng, đột nhiên lúc này mặt đất biến thành bóng loáng.Đột nhiên con bạo viên kia giẫm lên mặt gương bóng loáng đó, dưới chân vừa trợt thì thân thiển nghiên qua một bên, thoáng một cái đụng nát viên đá lớn ven đường.Con Xuyên Sơn Giáp kia làm ra phản ứng đầu tiên, nó dùng móng vuốt sắc bén đâm một cái động trên mặt đất, duy trì thân thể không ngã, nhưng mà nó vừa hoãn lại thì đã chậm.Hồ Nghị bước đi chỗ của Ưng Khai Sơn cười nói:- Làm tốt lắm! !

Mặt chết! !Ưng Khai Sơn gần đây ưa thích xụ mặt, bởi vậy Hồ Nghị vừa thấy mặt đã đặt biệt danh cho hắn ngay.Ưng Khai Sơn nhướng mày mặt âm trầm nói:- Hồ Nghị!

Tôi tên là Ưng Khai Sơn, không phải mặt chết!Hồ Nghị cởi mở cười nói:- Ha ha! !

Tôi chỉ tiêu diệt được một con, cơ bản không còn khí lực!

Còn lại giao cho anh rồi.Ưng Khai Sơn trầm giọng nói:- Đem con Xuyên Sơn Giáp biến dị cấp hai tiêu diệt đi!- Tốt!Dị quang trong mắt của Hồ Nghị chớp động, như một mũi tên bước lên trước, nhân đao hợp nhất hóa thành một đạo đao quang chém lên đầu của Xuyên Sơn Giáp.Ánh đao chớp động và Xuyên Sơn Giáp trực tiếp bị chém thành hai đoạn, mưa máu văng khắp nơi, nhuộm đỏ thân thể của Hồ Nghị.Một đao chém giết con Xuyên Sơn Giáp biến dị cấp hai xong, sắc mặt của Hồ Nghị thoáng cái trở nên tái nhợt, hắn thở gấp một câu chửi thề, lập tức rút đao chạy ra xa xa.

Lúc này hắn vô cùng yếu ớt, cơ hồ tình trạng kiệt sức, một con biến dị thú bình thường cũng có thể tiêu diệt hắn được.Nhạc Trọng lúc này công kích vào con Thanh Lân Giao cấp ba, một bên nhanh chóng thay đổi một khẩu pf98 120 li chống tăng nhắm thẳng vào con Thanh Lân Giao cấp ba.Ánh lửa lóe lên, viên đạn hỏa tiễn nổ mạnh trên đầu của con Thanh Lân Giao cấp ba kia.Trong âm thanh nổ tung cực lớn, máu tươi văng khắp nơi, lân phiến bay múa, ống phóng rocket này nổ mạnh chỉ mở ra một lỗ máu chỉ lớn bằng nắm tay trên người của Thanh Lân Giao.Nhạc Trọng thấy một màn như vậy thì hít một hơi lãnh khí:- Lực phòng ngự thật đáng sợ!25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 549: Kịch chiến Thanh Lân Giao.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNếu như là biến dị thú cấp hai bình thường, Nhạc Trọng một kích này đã nổ thân thể của nó ra làm hai rồi, nhưng mà ở trên người của Thanh Lân Giao cũng chỉ mở ra lỗ máu chừng nắm tay mà thôi, hiển nhiên phòng ngự của biến dị thú cấp ba so với cấp hai mạnh hơn không chỉ mười lần.Mà con Thanh Lân Giao cấp ba do không kịp đề phòng ăn một pháo của Nhạc Trọng, nó chợt phát ra âm thanh vô cùng thống khổ, đồng thời nó mở miệng rắn ra, phát động bổn nguyên chi lực, phun ra một độc hoàn màu xanh xuống.Nhạc Trọng lần nữa móc một khẩu pf98 120 li chống tăng bắn vào đầu của Thanh Lân Giao cấp ba.Lúc này viên đạn hỏa tiễn bay tới bên người của Thanh Lân thì bị khói độc màu xanh ăn mòn và hóa thành nước mủ, hóa thành một bãi nước mủ.Đầu kia Thanh Lân Giao cấp ba nhìn qua Nhạc Trọng, thân thể rồi đột nhiên động đậy.Con Thanh Lân Giao cấp ba bất động thì thôi, khi động thì nhanh như gió, tốc độ của nó còn trên cả Thiểm Điện một bậc, chỉ mấy hô hấp là tới trước người của Nhạc Trọng.Dị quang trong mắt của Nhạc Trọng lóe lên và có ma viêm bốc cháy, khói độc của Thanh Lân Giao vừa tiếp xúc với ma viêm của Nhạc Trọng thì lập tức vang lên xèo xèo và mất đi.Nếu như không có ma viêm thủ hộ, Nhạc Trọng hiện tại đã hóa thành bãi nước mủ.[CHARGE=3]Thanh Lân Giao cấp ba này có bổn nguyên chi lực là độc ăn mòn có tác dụng khắc chế toàn bộ cao thủ nhân loại cận chiến.

Nếu như không có thủ đoạn phòng ngự độc tố, chỉ cần tới gần nó sẽ hóa thành bãi nước mủ ngay.Nhạc Trọng trước tiên phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, bạch cốt hóa thành một tầng cốt giáp màu đen bao phủ người của Nhạc Trọng.Mà Thanh Lân Giao há miệng ra, nhanh như thiểm điện táp về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ liền có tốc độ gấp người thường mười lăm lần, tuy nhiên tốc độ của hắn vẫn kém xa Thanh Lân Giao, hắn vẫn có chút chỗ trống phản ứng lại.Thời điểm Thanh Lân Giao vừa mới có động tác thì hai chân của Nhạc Trọng lập tức có hai gai xương bén nhọn bắn ra ngoài.Bởi vậy một táp của Thanh Lân Giao vào Nhạc Trọng chỉ cắn nát bấy hai gai xương của Nhạc Trọng bắn ra mà thôi, chỉ cần Nhạc Trọng phản ứng chậm một phần thì lúc này bị Thanh Lân Giao cắn phân thân toái cốt.Gai xương vừa vỡ, Nhạc Trọng đã nhảy lên trên đầu lâu của Thanh Lân Giao rồi..Nhưng mà Nhạc Trọng vừa mới nhảy lên đầu của Thanh Lân Giao này, con Thanh Lân Giao chợt dùng sức hất đầu một cái, một cổ sức lực lớn truyền đến, phối hợp với dịch nhờn bóng loáng trên người của Thanh Lân Giao thì Nhạc Trọng bay lên cao mười mét.Hai mắt của Nhạc Trọng ngưng tụ, tay phải ma viêm chớp động, một trường mâu ma viêm vô kiên bất tồi hiện ra.

Hắn dùng lực ném một cái, ma viêm hóa thành trường mâu vọt vào người của Thanh Lân Giao.Con Thanh Lân Giao cấp ba này trợn mắt, nó mở miệng rắn cực lớn ra, một đoàn nọc độc màu xanh lá bao phủ lấy trường mâu ma viêm.Vô số khói độc bay lên, nọc độc màu xanh bị ma viêm đốt cháy thành hơi trước người của Thanh Lân Giao.Tuy nọc độc không cách nào ngăn cản được uy lực của ma viêm, nhưng mà cũng giảm đi thật nhiều lực lượng của ma viêm, uy lực còn sót lại của ma viêm không cách nào gây tổn thương Thanh Lân Giao mảy may.Một kích tan rã công kích của Nhạc Trọng thì Thanh Lân Giao mở lớn miệng rắn, từng đoàn từng đoàn nộc độc màu xanh bay ra ngoài, không ngừng bắn thẳng vào người của Nhạc Trọng.Thân hình của Nhạc Trọng chớp động không ngừng điên cuồng né tránh nọc độc oanh kích.

Từng đoàn nọc độc rơi xuống mặt đất, lập tức ăn mòn một cái hố to.Uy lực của nọc độc bao trùm nửa sân bóng đá, mấy chục viên đạn nọc độc rơi xuống đất, khu vực to lớn bị nhiễm khói độc, trong khu vực của khói độc thì tất cả sinh linh hóa thành nước mủ.Nếu như những nọc độc này rơi vào trận doanh của Nhạc Trọng thì mấy trăm tên cao thủ trong đó chết tổn thương thảm trọng.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, giống như quỷ mị né tránh nọc độc công kích, ma viêm không ngừng thiêu đốt nọc độc thành khói, hóa thành tí ti khói độc phóng lên trời.- Đáng chết! !

Thật là súc sinh khó quấn!Nhạc Trọng vừa tránh né, trong nội tâm thầm kêu khổ.

Con Thanh Lân Giao cấp ba này chiến lực kinh người, cường như hắn cũng đánh cố hết sức, không có tất thắng nắm chắc.- Phải liều!

Bằng không thì chúng ta phải chết ở đây!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc quyết tuyệt, ngừng thở, trực tiếp tiến về phía con Thanh Lân Giao cấp ba này, vì ngăn cản độc tính ăn mòn, hắn mỗi giây tiêu hoa nhiều tinh thần lực ngăn cản độc dịch ăn mòn, tiếp tục như vậy mặc dù hắn tránh né nọc độc oanh kích, cuối cùng nhất cũng hao hết tinh thần lực và không còn sức chống cự.Ba giây ngắn ngủi, Nhạc Trọng cũng đã vọt tới trước người của Thanh Lân Giao, ma viêm trong tay chấn động, hao phí sáu mươi điểm tinh thần lực cùng hai mươi điểm thể lực ngưng tụ ra ma viêm chi kiếm dài hai mét.

Đây là ma kiếm Nhạc Trọng ngưng tụ toàn lực tạo thành.Nhạc Trọng vừa mới vọt tới trước người của Thanh Lân Giao này, hung quang trong mắt của Thanh Lân Giao lóe lên, hung hăng táp một cái vào người Nhạc Trọng.Bên phải của Nhạc Trọng bắn ra một cái xương dài sáu mét xuống đất, một cắn của Thanh Lân Giao cắn không trúng, đem mặt đất xuất hiện vô số vết rách.Gai xương sau lưng của Nhạc Trọng lập tức lao thẳng xuống đầu lâu của Thanh Lân Giao, hung hăng một kiếm đâm vào trong con ngươi của Thanh Lân Giao cấp ba này.Ma viêm chi kiếm nóng rực đâm thẳng vào trong con mắt của Thanh Lân Giao cấp ba, đem chất lỏng trong mắt của Thanh Lân Giao đốt cháy hầu như không còn, hỏa diễm nóng rực bộc phát điên cuồng, đốt cháy vào trong cơ thể của Thanh Lân Giao.Con Thanh Lân Giao cấp ba này lập tức phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, nó vô cùng thống khổ dùng sức va chạm, lập tức đâm vào trong thân thể của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng giống như một cổ xe lửa bị đụng bay ra xa xa, mặc dù có tầng tầng phòng hộ xương cốt của hắn bị gãy hai mươi mấy cái, ngũ tạng lục phủ bị hao tổn, há miệng lớn phun ra một ngụm máu tươi.Nhạc Trọng vừa rơi xuống mặt đất có cảm giác thân thể như nứt ra, đầu cháng váng não hoa, đau đớn làm hắn khó chịu hơn cả chết, hắn vừa ho khan, một đoàn máu tươi mang theo ít nội tạng phun ra ngoài.Lần này cũng do cường độ cơ thể cao cứu Nhạc Trọng một mạng, nếu như là người bình thường cho dù mặc cốt giáp, da thú biến dị cấp ba, phòng hộ phục cấp bốn như Nhạc Trọng cũng bị chấn đắc phân thân toái cốt mà chết.

Thân thể của Nhạc Trọng đầy đủ cường hoành mới miễn cưỡng sống sót.Nhạc Trọng cố nén thân thể đau đớn nhìn qua Thanh Lân Giao cấp ba.Chỉ thấy trong mắt phải của Thanh Lân Giao có ánh lửa hiện ra và thân thể của nó không ngừng giãy dụa, lăn loạn xạ, nhưng mà khói độc bao phủ nên mắt phải của nó không ngừng nhòa đi.

Tiếp tục như vậy nó tuyệt đối sẽ khôi phục lại.- Không được, hiện tại mình vẫn không thể ngã xuống!

Phải tiêu diệt nó!25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 550: Thăng lên 60 cấp! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng hít sâu một hơi, nuốt một bó to cỏ cứu mạng vào, sau đó đem một huyết tinh biến dị thú cấp hai vào bụng tâm niệm vừa động, theo hai gai xương bén nhọn chèo chống thân thể của hắn bay về phía Thanh Lân Giao cấp ba.Huyết tinh biến dị thú cấp hai tuy không cường hóa sức sống của Nhạc Trọng, tuy nhiên lại có thể giúp hắn khôi phục thân thể nhanh hơn.Huyết tinh biến dị thú câp hai vừa vào trong người của Nhạc Trọng thì chợt khuếch tán ra, tẩm bổ thân thể của hắn.

Đồng thời kỹ năng cấp bốn tái sinh của Nhạc Trọng bắt đầu phát động, không ngừng chữa trị thân thể của Nhạc Trọng, lúc này hắn gãy hơn hai mươi cây xương vẫn hành động được.Thời điểm Nhạc Trọng vợt tới trước người Thanh Lân Giao cấp ba, ở khoảng cách cực hạn hắn móc gai độc ra, nhắm vào mắt phải của Thanh Lân Giao mà bắn sáu phát.Sáu viên đạn phá vỡ miệng vết thương mắt phải của Thanh Lân Giao, nổ tung trong thân thể của nó, đem thần kinh trên đầu của nó phá hủy một nửa.Con Thanh Lân Giao cấp ba này thoáng điên cuồng lên, nó không ngừng lăn lộn thân thể, không ngừng phun ra từng viên độc dịch, mạnh mẽ bắn ra bốn phía.Thời điểm đối mặt Thanh Lân Giao đang nổi giận, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể tránh né mà thôi.Từng viên độc dịch bắn ra khắp nơi, chỉ cần rơi vào đầu của sinh linh, cho dù là nhân loại hay biến dị thú đều biến thành nước mủ.Liên tiếp phun ra mấy trăm phát đạn độc dịch này, con Thanh Lân Giao biến dị cấp ba lúc này uể oải xuống, sử dụng bổn nguyên chi lực lung tung như vậy, cho dù Thanh Lân Giao là cấp ba cũng không được.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy Thanh Lân Giao lâm vào uể oải, gai xương kéo dài, thoáng cái nhảy lên trên đầu của Thanh Lân Giao này, tay phải bắn ra bốn gai xương bén nhọn đâm vào trong mắt phải của Thanh Lân Giao và không ngừng quấy loạn ở bên trong.Cốt xương thật lớn điên cuồng xoay tròn, hướng trong đầu Thanh Lân Giao biến dị tam giai đâm tới, chỉ chốc lát đã đâm vào trong óc của nó, dùng lực quấy trộn, đầu óc con Thanh Lân Giao lập tức bị quấy nát.Sinh mệnh lực của Thanh Lân Giao cực kỳ ương ngạnh, sau khi đầu óc của nó bị quấy nát nhưng theo bản năng vẫn vung lên, đem Nhạc Trọng hất bay, nhưng sau đó mới run rẩy vật xuống, nằm trên mặt đất không nhúc nhích.Nhạc Trọng bị con Thanh Lân Giao hất bay, thân thể không ngừng run rẩy, ngũ tạng lục phủ đều thống khổ như muốn phun ra, trên lưng bắn ra hai đạo gai xương bén nhọn đâm xuống mặt đất, chống đỡ cho thân thể hắn miễn cưỡng không rơi xuống dưới.- Chúc mừng ngài thăng lên 58 cấp…[CHARGE=3]- …- Chúc mừng ngài thăng lên 60 cấp, đạt được hai điểm tự do phân phối…- Chúc mừng ngài thăng lên tới 60 cấp, đạt được điểm kỹ năng…Con Thanh Lân Giao biến dị tam giai vừa chết, Nhạc Trọng lập tức thăng liền ba cấp, đã trở thành cường hóa giả 60 cấp.

Trong đầu óc của hắn liền liên tục vang lên tiếng nhắc nhở.Nhạc Trọng thoáng chần chờ, liền lựa chọn đem toàn bộ điểm tự do phân phối cường hóa gia nhập vào trong nhanh nhẹn, đồng thời đem kỹ năng ma viêm cường hóa lên trình độ +4.- Kỹ năng ma viêm 3 cấp (+4)…uy lực tăng gấp năm lần trước khi cường hóa!Sau khi ma viêm của Nhạc Trọng đạt được cường hóa, uy lực cũng đề cao không ít, nhưng không đạt tới cảnh giới thăng hoa lên nhị giai.Kỹ năng nhị giai vốn là một cửa ải, uy lực kỹ năng nhị giai đều mạnh hơn nhất giai.

Sau khi Bạch Cốt thăng cấp thành ám hắc khô lâu, có thể một mình chém giết chiến sĩ tinh nhuệ một liên, giết hại biến dị thú nhị giai yếu nhược.Lúc này Nhạc Trọng cũng muốn nhanh chóng đem kỹ năng ma viêm đề cao lên kỹ năng nhị giai, như vậy hắn mới có thể có được vũ khí cường đại phá hỏng phòng ngự của biến dị thú tam giai.Nhạc Trọng nhìn qua thi thể của Thanh Lân Giao tam giai, nhìn thấy bên cạnh nó tuôn ra một hộp báu màu xanh cùng 300 sinh tồn tệ.- Con Thanh Lân Giao tam giai này không biết sẽ cho mình bảo bối gì đây?Nhạc Trọng nhặt lên hộp báu màu xanh mở ra, từng đạo thanh quang chớp động, một chiếc áo khoác màu xanh xuất hiện trong tay hắn.- Bảo vật 5 cấp: Thanh Giao Phi Phong.

Có thể ngăn cản tiểu pháo đường kính 37mm bắn phá.

Sau khi trang bị nhanh nhẹn +12.

Kỹ năng thêm vào: Triệu hoán Thanh Lân Giao chi linh.

Kỹ năng miêu thuật: phát động Thanh Lân Giao chi linh, có thể triệu hồi ra Thanh Lân Giao chi linh có chiến lực tương tự Thanh Lân Xà nhị giai tác chiến cho ngài, liên tục một giờ, làm lạnh hai mươi bốn giờ!Nhạc Trọng đem Thanh Lân Phi Phong mặc lên người, mẫn tiệp của hắn nhất thời đạt tới 12 điểm cường hóa, nhanh nhẹn của hắn đã lên tới 135 điểm.

Tốc độ của rất nhiều tiến hóa giả nhanh nhẹn dưới 30 cấp đều kém hơn hắn.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Thanh Lân Giao tam giai kia, giải trừ hợp thể cùng Bạch Cốt.Nhạc Trọng nhìn Bạch Cốt ra lệnh:- Đi đào huyết tinh cùng tinh hạch của nó cho ta!Đối với cường hóa giả bình thường mà nói biến dị thú tam giai có lợi nhất cho họ chính là huyết tinh.

Huyết tinh có thể tăng lên tố chất thân thể của họ trong phạm vi lớn.

Cho dù không phải tăng lên thuộc tính chiến đấu chủ yếu, nhưng họ cũng rất cần.

Dù sao sáu đại thuộc tính không có thuộc tính nào là vô dụng.Bạch Cốt nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, chui vào trong thi thể Thanh Lân Giao, đào ra huyết tinh cùng tinh hạch giao cho Nhạc Trọng.Trong khoảnh khắc Nhạc Trọng chém giết Thanh Lân Giao tam giai, thú triều lập tức hỏng mất, thật nhiều biến dị thú cường đại trực tiếp quay đầu cắn nuốt biến dị thú yếu nhược bên cạnh ngay tại chỗ.

Càng nhiều biến dị thú hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy tứ tán.Con bạo viên biến dị đang dây dưa cùng Ưng Khai Sơn cũng không kêu một tiếng bỏ qua Ưng Khai Sơn hướng Đại Dung sơn mạch bỏ chạy.

Những con biến nhị thú nhị giai này đã có chút linh tính, nếu thấy tình thế không ổn cũng sẽ chạy trốn.- Chúng ta thắng lợi!- Chúng ta sống sót!- Thật tốt quá!

Chúng ta sống sót!- …Cường giả nhân loại vốn đã mỏi mệt tới cực hạn thấy một màn này trong lòng buông lỏng, ngay sau đó liền lớn tiếng hoan hô, hưng phấn kêu to.Lần này biến dị thú triều tấn công trấn nhỏ, số lượng biến dị thú lên gần tám vạn con.

Cơ hồ đã gấp đôi binh lực của cường giả nhân loại, nếu không phải biến dị thú hỗn tạp đủ loại chủng tộc, thủ lĩnh bị giết liền hỏng mất, nhân loại trong trấn tuyệt đối sẽ bị diệt sạch.

Không ít người đã làm sẵn chuẩn bị chết trận, lúc này có thể sống sót mọi người không ngừng hoan hô nhảy nhót.Rất nhiều cao thủ nhân loại cơ hồ nhìn thấy biến dị thú triều vừa tan tác liền ngã trên mặt đất ngủ thiếp như hôn mê.

Bọn họ cùng biến dị thú không ngừng chiến đấu kịch liệt, thể lực cùng tinh thần lực cơ hồ đã đi tới cực hạn.- Nhạc lão đại vạn tuế!- Nhạc Trọng làm tốt lắm!- …Qua không lâu, Nhạc Trọng cùng Hồ Nghị chậm rãi xuất hiện ngay cửa vào trong trấn, những cao thủ nhân loại may mắn còn tồn tại vừa nhìn thấy bọn họ, chợt bộc phát ra tiếng hoan hô kinh thiên động địa, từng đạo ánh mắt nóng rực lẫn cảm kích rơi lên trên người bọn họ.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 551: Thăng lên 60 cấp! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThú triều lần này nếu không phải có Nhạc Trọng tổ chức đắc lực, anh dũng giết địch, cuối cùng còn đem con Thanh Lân Giao tam giai giết chết, toàn bộ nhân loại trong trấn chỉ sợ không còn được mấy người sống sót.

Những cao thủ kia ít nhất trong giờ khắc này đều cảm kích hắn từ tận sâu trong nội tâm.Trong tiếng hoan hô của vô số người, cao tầng Thải Phượng bang lại dùng ánh mắt phức tạp nhìn nhóm người Nhạc Trọng.Một trưởng lão Thải Phượng bang tên gọi Lưu Linh Linh nhìn Đinh Mị hiến kế:- Lão đại, hiện tại là thời khắc hắn suy yếu nhất, có muốn xử lý hắn hay không?Lúc này mỗi người đều nhìn ra được nhóm người Nhạc Trọng trải qua cuộc đại chiến luân phiên đã tiêu hao rất lớn, mỏi mệt không chịu nổi, là thời gian suy yếu nhất.

Thải Phượng bang có thể đứng chân trong Quý Trữ thị hơn nữa còn trở thành một trong tứ đại bang phái, tự nhiên cũng không phải hạng người lương thiện.

Thừa dịp hắn bệnh lấy mạng hắn bọn họ cũng từng làm qua không ít.Đinh Mị nhìn Nhạc Trọng một thoáng, lắc đầu cự tuyệt:- Không được!

Hiện tại động thủ chúng ta chưa chắc giết được hắn!

Nếu không thể một kích giết chết, chúng ta sẽ rơi vào cắn trả!Trong tiếng hoan hô của mọi người, Nhạc Trọng quay về trong thế lực của mình sắp xếp xong công việc liền trực tiếp đi nghỉ ngơi, trải qua tràng đại chiến liên tục, hắn đã mỏi mệt tới cực điểm, vừa nằm xuống giường liền ngủ thiếp đi.Nhưng cao thủ còn lại cũng đều quay về trong tiểu trấn nghỉ ngơi.[CHARGE=3]Mà hai trăm chiến sĩ bình thường chuyên xây dựng công sự Nhạc Trọng mang tới do Lạp Nhĩ Mạn suất lĩnh đem thi thể biến dị thú nhị giai cùng tam giai, biến dị thú cấp cao trên chiến trường thu thập về trong phe cánh của Nhạc Trọng chặt chẽ quản lý canh giữ, thi thể của biến dị thú cao giai đều là số tài sản thật lớn.Ngày hôm sau khi các cao thủ nhân loại tỉnh giấc, liền được Nhạc Trọng phái người triệu tập tới quảng trường trong trấn.Trên quảng trường đứng đầy cao thủ.Ba ngàn cao thủ nhân loại tập trung bao vây tiễu trừ biến dị thú cao giai, lúc này còn sống sót không đến chín trăm người.

Hai ngàn cao thủ nhân loại đã chết trong miệng biến dị thú.

Nhưng gần chín trăm người còn sống sót trải qua cuộc khổ chiến cùng biến dị thú triều, cơ hồ sức chiến đấu của mỗi người đều tăng lên thật lớn.Trịnh Đồ cũng mang theo tiểu đệ Cự Thần bang đi tới quảng trường tìm chỗ ngồi xuống.- Không có Thải Phượng bang?Trịnh Đồ nhìn chung quanh hồi lâu nhưng không thấy Thải Phượng bang, trong lòng không khỏi sản sinh một tia nghi hoặc.Đúng lúc này bang chủ Trương Trí Hào của Thần Long bang nhìn bề ngoài có chút đáng khinh đi tới bên cạnh Trịnh Đồ nói:- Trịnh lão huynh!

Sự tình hình như không đúng!

Xem điệu bộ này Nhạc lão đại không phải muốn thu nhận luôn chúng ta đi?Danh hào của Thần Long bang thập phần vang dội, trên thực tế cũng chỉ có bảy cao thủ hạch tâm cùng hơn mười tiểu đệ mà thôi.

Thực lực bang chủ Trương Trí Hào cũng chỉ bình thường, cấp bậc cường hóa chỉ tới 33 cấp.

Nhưng hắn làm người tròn trịa, giao tế rộng lớn, có chút giao tình với Trịnh Đồ.Trịnh Đồ liếc mắt nhìn Trương Trí Hào trầm giọng nói:- Ngày hôm qua toàn bộ đều nhờ có Nhạc lão đại nên chúng ta mới còn sống.

Nếu Nhạc lão đại muốn thu nhận chúng ta, như vậy chúng ta đi theo hắn cùng nhau hỗn, xem như đem cái mạng này trả lại cho hắn là được!Sắc mặt Trương Trí Hào cứng đờ nói:- Trịnh lão huynh, ngày hôm qua đúng là Nhạc lão đại đã cứu chúng ta.

Nhưng cơ nghiệp của chúng ta là do chúng ta từng bước dốc sức gầy dựng xuống, hắn muốn toàn bộ cầm đi chỉ sợ có chút không thích hợp đi?Trịnh Đồ nghe xong lời nói của Trương Trí Hào cũng trầm mặc trở lại, trong lòng người hiện đại rất nhiều tâm địa gian giảo, tuy rằng Trịnh Đồ cảm kích Nhạc Trọng đã cứu bọn hắn một mạng, nhưng muốn đoạt cơ nghiệp của hắn đương nhiên hắn cũng không quá nguyện ý.Trong sân rộng mọi người đều đang bàn luận sôi nổi, suy đoán ý đồ của Nhạc Trọng.Đúng lúc này Nhạc Trọng xuất hiện trên đài cao giữa quảng trường.Ở sau lưng Nhạc Trọng là hai đại mỹ nữ Tân Giai Nhu cùng Trữ Vũ Hân.

Hai bên đứng hai hàng cao thủ mang theo khí thế dũng mãnh đứng thật chỉnh tề.Nhạc Trọng ngồi xuống trên chủ vị ngay trung ương đài cao, nhìn xuống một vòng bên dưới, chợt mở miệng nói:- Hôm nay tôi triệu tập mọi người đến là có chuyện quan trọng cần thương lượng!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn xuống bên dưới, chậm rãi nói:- Hai bang phái Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang không để ý tới ước định trước đó của chúng ta, lâm trận bỏ chạy, tội ác tày trời.

Tôi quyết định sau khi quay về Quý Trữ thị dựa theo ước định tiêu diệt bọn hắn!

Nhưng Thanh Thạch bang của tôi nếu muốn một mình tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang thì không đủ khả năng!

Bởi vậy hi vọng mọi người có thể giúp đỡ cho Nhạc Trọng này!- Đó là tự nhiên!

Thiên Long bang, Thanh Trúc bang!

Hai bang phái này là vương bát đản!

Diệt bọn hắn!

Nhạc lão đại, Trương Trí Hào này tuyệt đối ủng hộ ngài!- Diệt bọn hắn!- Giết sạch đám khốn kiếp kia!- …Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng chư hùng trên quảng trường chợt phẫn nộ quát.

Cơ hồ mọi người đều tràn ngập phẫn hận đối với Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang.

Nếu không phải hai bang phái kia lâm trận bỏ chạy, bọn họ cũng không cần chết trận nhiều người như vậy.Nhạc Trọng nhìn chư hùng bên dưới đài chậm rãi nói:- Thế lực Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang khổng lồ, tổ chức chặt chẽ.

Muốn diệt bọn hắn toàn bộ chúng ta đều phải đồng tâm hiệp lực mới được.

Không có chỉ huy thống nhất tuyệt đối không được, tôi quyết định sáng lập Thiên Minh, liên hợp lực lượng của mọi người cùng nhau tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang!Nhạc Trọng muốn đem các cao thủ trong quảng trường cùng nhau chỉnh hợp lại.

Nhưng ở trên quảng trường có không ít cao thủ đều có tiểu bang phái, bọn hắn sẽ không cam lòng dẫn người gia nhập dưới trướng của Nhạc Trọng, vì vậy hắn nghĩ ra một biện pháp quá độ.Trương Trí Hào vỗ tay lớn tiếng phụ họa:- Tốt!

Chủ ý này tốt!

Thật tốt quá!

Tôi đề cử Nhạc lão đại làm minh chủ Thiên Minh!- Phải đó!

Nếu không có Nhạc lão đại chúng ta đều đã chết rồi!

Nhạc lão đại làm minh chủ chúng tôi đều không có dị nghị!- Ai không muốn gia nhập Thiên Minh chính là tay sai của Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang!

Chúng ta lập tức diệt bọn hắn!- …Bên trong đám người chợt vang lên thanh âm hô hào sôi trào, trong đó có không ít người là do Nhạc Trọng an bài, nhưng cũng có không ít người là chân tâm thật ý cảm kích Nhạc Trọng.Đêm qua đánh xong một trận cùng biến dị thú triều, Nhạc Trọng đã thu nhận không ít cao thủ, trực tiếp gồm thâu không ít bang phái dẫn người gia nhập dưới trướng hắn, tự nhiên có thể nhấc lên uy thế thật lớn.Ngay trong tình cảnh cảm xúc mọi người trào dâng, cho dù còn có người trong lòng có chút không tình nguyện nhưng chỉ đành trái lương tâm phụ họa.Nhạc Trọng mỉm cười, biết thời biết thế mới dễ nói.- Nếu mọi người đã cất nhắc, như vậy tôi sẽ làm minh chủ Thiên Minh!Thiên Minh vốn là công cụ mà Nhạc Trọng dùng tới để gồm thâu chỉnh hợp chư hùng.

Có Thiên Minh làm danh nghĩa, so với trực tiếp gồm thâu những tiểu bang phái kia vẫn tốt hơn.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 552: Địch Nha quyết đoán.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn nữa có Thiên Minh làm danh nghĩa, Nhạc Trọng có thể danh chính ngôn thuận điều động những tiểu bang phái không muốn đi nhờ vả hắn làm vật hi sinh tấn công Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang, tiêu hao lực lượng của bọn họ.Trương Trí Hào là người thứ nhất lớn tiếng vỗ tay kêu lên:- Nhạc minh chủ vạn tuế!- Chúc mừng Nhạc minh chủ!- …Phía dưới lập tức truyền ra thanh âm hoan hô chúc mừng.

Cho dù có chút người thông minh cảm thấy được sự tình có chút không đúng, nhưng vừa nhìn hai hàng cao thủ đứng sau lưng Nhạc Trọng lý trí liền làm bọn hắn bảo trì trầm mặc.Sáng lập Thiên Minh khống chế đám cao thủ, Nhạc Trọng bắt đầu cho người xử lý thi thể biến dị thú trong trấn.

Thi thể biến dị thú là một số của cải lớn, vô luận là da lông, xương cốt hay móng vuốt đều là tài liệu tốt chế tạo binh khí.

Bởi vậy khi mỗi người sửa sang các thi thể đều hiện lên vẻ mặt vui mừng phấn chấn.Địch Nha một đường cực kỳ chật vật bỏ chạy về Quý Trữ thị.

Hắn vừa về tới thành phố Quý Trữ lập tức triệu tập hai đại trưởng lão trấn thủ Thiên Long bang truyền ra mệnh lệnh:- Các vị lập tức dẫn người đi bắt lại Nhạc Minh cha của Nhạc Trọng cho tôi!Hai trưởng lão trấn thủ Thiên Long bang là Nghiêm Lượng cùng Lục Đào, cả hai đều là tiến hóa giả, có được thực lực cực kỳ mạnh mẽ.Nghiêm Lượng nhướng mày nói:- Bang chủ, nếu chúng ta bắt giữ Nhạc Minh, chỉ sợ sẽ gây nên cừu hận với Thanh Thạch bang, như vậy có phải không tốt hay không?Hai mắt Địch Nha ngưng tụ lại lạnh lùng nói:- Nghiêm trưởng lão, chẳng lẽ ông muốn chống lệnh hay sao?Nghiêm Lượng chậm rãi cãi lại một câu:- Thuộc hạ không dám!

Nhưng mà bang chủ, xin hỏi Trương trưởng lão bọn họ đi cùng ngài săn bắn biến dị thú tam giai rốt cục đã đi đâu rồi?- Tốt!

Tốt!

Tốt!

Nghiêm Lượng ông dám chất vấn luôn cả tôi![CHARGE=3]Địch Nha liên tục cười lạnh, đột nhiên rút ra yêu đao chém thẳng lên đầu Nghiêm Lượng, ánh đao chớp động, đầu của Nghiêm Lượng cao cao bay lên, ừng ực lăn xuống đất.Nghiêm Lượng vốn không hề nghĩ đến Địch Nha lại đột nhiên động thủ đối với hắn.

Tuy rằng bình thường bọn hắn vẫn có chút mâu thuẫn, nhưng Nghiêm Lượng là một gã tiến hóa giả, địa vị trong Thiên Long bang không thấp, Địch Nha cũng phải cho hắn vài phần mặt mũi, hắn thật không ngờ Địch Nha lại đột ngột vung đao giết hắn.Nhìn thấy Nghiêm Lượng đột nhiên bị chém giết, Lục Đào biến sắc nhịn không được bật lui ra sau mấy bước.Địch Nha vô cùng âm lãnh trừng mắt nhìn Lục Đào nói:- Nghiêm Lượng dám phạm thượng, lúc này đã bị tôi chém giết!

Lục trưởng lão, ông phục tùng theo mệnh lệnh của tôi hay là muốn kẻ dưới phạm thượng?Lúc này trong Thiên Long bang chỉ còn lại Địch Nha cùng Lục Đào là hai tiến hóa giả.

Nghiêm Lượng là bạn tốt của sáu trưởng lão mà Địch Nha mang đi ra ngoài, Địch Nha lo lắng sẽ có người còn sống sót trong tiểu trấn quay về, sau đó dao động căn cơ thống trị của hắn trong Thiên Long bang, bởi vậy vừa ra tay liền đem Nghiêm Lượng chém giết!Trong lòng Lục Đào phát lạnh luôn miệng nói:- Lục Đào nguyện ý làm việc cho bang chủ!

Tôi lập tức dẫn người đi bắt Nhạc Minh!Nói xong Lục Đào lập tức rời khỏi nơi đó.Địch Nha suy nghĩ một hồi lâu, làm ra một loạt điều động.Cả Thiên Long bang điều động hướng Thanh Thạch bang nhào tới.Vô số bang chúng Thiên Long bang tay cầm dao, gậy xông vào trong địa bàn của Thanh Thạch bang phá phách cướp giết, không chuyện ác nào không làm, tùy ý phá hỏng tài sản của Thạch Thanh bang, làm bị thương các bang chúng.Thiên Long bang bão nổi cơ hồ không hề có bất kỳ dấu hiệu, không bao lâu Thanh Thạch bang đã bị hủy hơn hai mươi cửa tiệm, hơn bảy mươi bang chúng đều bị Thiên Long bang đánh bị thương lẫn tử vong, cực kỳ thê thảm.Một gã đà chủ đi tới gặp Trịnh Minh Hòa kêu khóc:- Trịnh trưởng lão, bảy mươi bang chúng của chúng ta bị Thiên Long bang làm bị thương đánh cho tàn phế!

Ông cần làm chủ cho chúng tôi ah!- Thiên Long bang nổi điên gì vậy?Trịnh Minh Hòa nghe xong tên đà chủ báo cáo liền cau mày, hắn bất đồng với những người khác, nếu đổi lại cường giả có tính cách nhiệt huyết xúc động như Bạch Tiểu Thắng, chỉ sợ không cần suy nghĩ liền trực tiếp điểm binh mã sống mái cùng Thiên Long bang.

Mà hiện tại hắn lại xem xét vì sao Thiên Long bang làm ra hành động điên cuồng như vậy.Một gã chiến sĩ tinh nhuệ mà Nhạc Trọng mang tới từ huyện Thiên Tân đi nhanh tới trước người Trịnh Minh Hòa báo cáo:- Trịnh trưởng lão, chủ lực Thiên Long bang đang hướng tổng bộ của Thanh Thạch bang chúng ta giết tới, nên làm sao?- Chẳng lẽ mục tiêu của Thiên Long bang chính là chúng ta?Trong lòng Trịnh Minh Hòa nhảy dựng, trầm giọng ra lệnh:- Toàn bộ bang chúng Thanh Thạch bang tập kết tại tổng bộ!

Toàn lực chuẩn bị chiến tranh!Tên chiến sĩ tinh nhuệ lui nhanh xuống:- Dạ!Dưới mệnh lệnh của Trịnh Minh Hòa, thật nhiều bang chúng Thanh Thạch bang hội tụ về tổng bộ chuẩn bị toàn lực cùng Thiên Long bang đối chiến.Ở một bên khác, Trần Thăng Cương mang theo sáu gã cao thủ trú đóng gần nhà Nhạc Trọng, giám thị hết thảy chung quanh.

Bọn họ là cao thủ chuyên phụ trách an toàn cho người nhà Nhạc Trọng.Một gã chiến sĩ đột nhiên chỉ vào một hướng kêu lên:- Đầu nhi!

Những người kia không thích hợp!Trần Thăng Cương nhìn qua bên kia, thấy Lục Đào mang theo ba mươi cao thủ Thiên Long bang đang hướng bên này lao nhanh tới.Lục Đào thập phần hiểu rõ gia đình Nhạc Trọng nhất định sẽ có cao thủ bảo hộ, cho nên hắn mang theo thật nhiều cao thủ dự tính mạnh mẽ bắt cóc gia đình Nhạc Trọng.Trần Thăng Cương nhìn thấy nhóm người Lục Đào, sắc mặt đại biến trực tiếp hạ lệnh:- Triệu Qua, anh lập tức mang hai người hộ tống cha mẹ Nhạc lão đại rời khỏi nơi này!Nhìn thấy ba mươi cao thủ Thiên Long bang, trong lòng Trần Thăng Cương dâng lên dự cảm bất tường.- Dạ, đầu nhi!Triệu Qua liền mang theo hai cao thủ tinh nhuệ chạy vào trong nhà Nhạc Trọng.Một chiến sĩ hỏi Trần Thăng Cương:- Hiện tại nên làm gì, đầu nhi?- Trực tiếp giết bọn hắn!Trên mặt Trần Thăng Cương thoáng hiện nét dữ tợn, lập tức đi tới chỗ đặt khẩu súng máy đường kính 12.7mm, điên cuồng bóp cò về hướng đám người Lục Đào.Vì bảo hộ người nhà, Nhạc Trọng đã hạ lệnh cho Trần Thăng Cương gặp phải kẻ địch cứ giết chết không tha.Mưa đạn lập tức cuồng quét lên đám người của Thiên Long bang đang xông tới.Lục Đào cùng ba mươi tên cao thủ Thiên Long bang cũng không ngờ được Trần Thăng Cương lại vận dụng vũ khí nóng hạng nặng của quân đội, hơn nữa không hỏi một tiếng nào đã lập tức phát động công kích.Trong tích tắc sáu gã cao thủ Thiên Long bang liền bị mưa đạn xỏ xuyên cắt thành hai đoạn.- Ẩn núp!

Giết bọn họ!Lục Đào hai mắt đỏ đậm lớn tiếng quát.Từng tên cao thủ Thiên Long bang liền ẩn núp lại, hơn nữa rút súng hướng chỗ nhóm người Trần Thăng Cương bắn phá.Bắn nhau kịch liệt quanh quẩn trong khu vực này, làm mọi người hoảng sợ tới mức trốn trong nhà lạnh run kinh hãi.Triệu Qua mang theo hai gã chiến sĩ tinh nhuệ vọt vào trong nhà Nhạc Trọng trực tiếp bắn vỡ ổ khóa, phá hủy cửa phòng.25-10-2014, 11:50 PMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 553: Loạn tượng. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Minh nhìn thấy Triệu Qua cùng hai chiến sĩ, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi, hắn cưỡng chế nỗi sợ hãi trong lòng hỏi:- Các anh là ai?Triệu Qua vọt tới thật trực tiếp đánh xỉu vợ chồng Nhạc Minh miệng nói:- Đắc tội!Hai gã chiến sĩ còn lại trực tiếp cõng lên cha mẹ Nhạc Trọng, ba người nhanh chóng hướng dãy tầng lầu cao nhất khu vực này bỏ chạy.Ba người Triệu Qua nhanh chóng chạy trốn tới tầng chót lầu ba của tòa lầu này.Triệu Qua nhìn tòa lầu đối diện, tay phải giơ ra, sau lưng nổ bắn một vòng dây thép quấn quanh lên người một gã chiến sĩ, sau đó lại cuốn gã chiến sĩ kia bay thẳng lên một tòa lầu khác.Sử dụng phương pháp này, Triệu Qua cùng hai gã chiến sĩ nhanh chóng thoát khỏi nơi đó, rơi xuống một tòa lầu khác.Liên tiếp thực hiện vài lần, Triệu Qua cùng hai gã chiến sĩ kia đã mang theo cha mẹ Nhạc Trọng biến mất vô tung.Lục Đào cùng là một tiến hóa giả tinh thần hệ thực lực cường hoành, hắn nhìn thấy mưa đạn dày đặc càng thêm độc ác, phát động niệm lực dựng lên bức tường cản trở, ngăn chặn đạn súng máy, đồng thời lớn tiếng quát:- Đi theo tôi!Những người còn lại liền nhảy ra theo Lục Đào phóng về phía trước.- Hỗn đản!Trần Thăng Cương biến sắc, phát động kỹ năng, từng mặt tường đất đột ngột mọc lên chắn trước người đám cao thủ kia.

Trước đó mục đích của hắn không phải giết người mà là cần tranh thủ thêm thời gian.

Nơi này hắn chỉ có bốn người, tuyệt đối không phải đối thủ của đám người Lục Đào.Sáu gã cường hóa giả lực lượng hệ cầm vũ khí hung hăng oanh lên tường đất, mặt tường kia nháy mắt liền hỏng mất.[CHARGE=3]Tường đất phá nát, bụi mù cuồn cuộn, Lục Đào dẫn người lao qua đống hoang tàn nhưng trong tầm mắt đã không còn nhìn thấy bóng dáng bất kỳ người nào.- Đáng chết!Lục Đào biến sắc, nhanh chóng mang theo bộ hạ hướng nhà của Nhạc Trọng phóng đi.Khi Lục Đào dẫn người phá cửa đi vào chỗ ở của cha mẹ Nhạc Trọng chỉ nhìn thấy được một căn phòng rỗng tuếch.- Tìm kiếm cho tôi!Hai mắt Lục Đào thoáng hiện lên vẻ phẫn nộ lớn tiếng quát.Hơn hai mươi cao thủ nhanh chóng tuôn vào trong nhà tìm kiếm nhưng không thu hoạch được gì.- Lão đại, người đã chạy thoát!

Hiện tại nên làm sao?Một gã cao thủ đi tới trước mặt Lục Đào hội báo.Sắc mặt Lục Đào trầm xuống, nói:- Lui!Theo mệnh lệnh của Lục Đào, hơn hai mươi cao thủ nhanh chóng rút lui.Qua một lúc sau mới thấy có cảnh sát hướng bên này chậm rãi chạy tới.Ở bên trong Quý Trữ thị, bang phái san sát, dùng binh khí chém giết lẫn nhau không ngớt.

Trong đó không ít bang phái có cường hóa giả lẫn tiến hóa giả cấp cao trấn thủ.

Bởi vậy chỉ cần sự tình không đến mức khó cứu vãn, bình thường cảnh sát sẽ không quản tới những chuyện chém giết như thế này.- Chó bán nước!

Đều cút ra đây cho chúng ta!- Nơi này là địa bàn người Trung Quốc, tụi mày là Hán gian, là chó săn, mau lăn đi ra!- Đại Hán gian!

Quân bán nước!

Còn chưa cút đi ra!- Giết sạch dân nước ngoài!- …Ở một bên Thiên Long bang vây quanh tổng bộ Thanh Thạch bang, cầm dao lẫn gậy gộc trong tay lớn tiếng gầm rú.Thanh Thạch bang tiếp nhận đại bộ phận di sản của Hồng Môn lưu lại, đồng thời cũng tiếp nhận mấy trăm người ngoại quốc.

Bởi vậy do người có mưu đồ gây xích mích, bang chúng Thiên Long bang liền bị kích động muốn giết sạch người ngoại quốc trong Thanh Thạch bang, ngay cả Thanh Thạch bang của Nhạc Trọng cũng bị mắng thành Hán gian, quân bán nước.Loại thủ đoạn chụp mũ này bị người trong nước luôn dùng thật thành thạo, trong Thiên Long bang cũng không thiếu loại người rành nghề này, dễ dàng chụp mũ cho Thanh Thạch bang.Thượng Luân đứng trước cửa sổ trên lầu, nhìn bang chúng Thiên Long bang bên dưới đằng đằng sát khí nói:- Lão Trịnh, hiện tại nên làm sao?

Cần giết sạch bọn chúng không?Thượng Luân đi theo Nhạc Trọng cũng là một người lòng dạ ngoan độc, không hề để ý tính mạng của người thường vào trong mắt.

Trên thực tế đây cũng là bệnh chung của thật nhiều kiêu hùng ở cuối thời.Trong tổng bộ Thanh Thạch bang có được trang bị ba bộ binh doanh, một khi Thanh Thạch bang toàn lực xuất động, tuyệt đối có thể đem bang chúng Thiên Long bang giết hại sạch sẽ.Thời đại này lưu manh cầm dao hay gậy gộc trong tay làm sao có thể địch nổi với quân nhân chức nghiệp cầm dao găm lựu đạn cùng súng M4?Trịnh Minh Hòa lắc nhẹ đầu cười lạnh nói:- Không cần!

Chúng ta có thể sử dụng thủ đoạn khác!

Lão Thượng, đừng nóng lòng, từ từ xem lại!Đúng lúc này ở phương xa truyền tới từng tiếng còi cảnh sát vang rền.Trịnh Minh Hòa nghe được thanh âm còi cảnh sát khẽ mỉm cười nói:- Tới rồi!Nhiều đội cảnh sát nhanh chóng chạy tới hiện trường, đem bang chúng Thiên Long bang vây quanh.Chứng kiến cảnh sát xuất hiện, bang chúng Thiên Long bang nháy mắt xao động, sắc mặt đại biến, thậm chí có hơn trăm tên nhát gan sợ phiền phức trực tiếp bỏ chạy.

Mấy chục tên đầu mục gầm lên giận dữ mới ngừng được cục diện hỏng mất!Mang hơn mấy chục cảnh sát vây quanh, Đan Hoành giận dữ hét:- Các người đang muốn làm gì?

Tụ đông nháo sự phải chịu hình phạt theo pháp luật!

Các người muốn vào ngục giam ăn cơm tù sao?Bang chúng Thiên Long bang nhìn thấy Đan Hoành dẫn theo đội cảnh sát hiện thân, khí thế nhất thời giảm hơn phân nửa, lại có thêm vài chục bang chúng chạy trốn.Hắc bang trong quốc nội nếu không có hậu trường đứng trước mặt thiết quyền chân chính quả thật không chịu nổi một kích.

Bất kỳ phần tử bang phái nào mỗi khi chứng kiến cảnh sát trong lòng đều sợ hãi ba phần.Đan Hoành nhìn bang chúng Thiên Long bang, uy phong lẫm lẫm, quan vị mười phần ra lệnh:- Đem bọn hắn đều bắt lại!

Người nào dám phản kháng bắn chết tại chỗ!Ở trong cuối thời, quyền lực chấp pháp của cảnh sát cũng nhận được tăng cường thật lớn.

Bắn gục phần tử phạm tội ngay tại chỗ cũng là chuyện thường.

Loạn thế dùng trọng hình cơ hồ là quy luật thông dụng trên thế giới.Tuy rằng Quý Trữ thị an ổn hơn thật nhiều thế lực mà Nhạc Trọng từng đi qua, nhưng dù sao hiện tại vẫn bị vây trong thời loạn, hình phạt đương nhiên không nhẹ nhàng.- Chờ một chút!Ngay lúc Đan Hoành hạ lệnh bắt lại toàn bộ bang chúng Thiên Long bang, một gã đường chủ tên Thịnh Hoài Quang bước ra quát to ngăn cản.Đan Hoành liếc mắt nhìn Thịnh Hoài Quang trầm giọng nói:- Thịnh Hoài Quang, chẳng lẽ anh muốn bạo lực kháng pháp hay sao?Nghe xong lời nói của Đan Hoành, toàn bộ cảnh sát đều run lên, lập tức lấy ra súng lục, còn có vài tên đặc cảnh trực tiếp lấy súng tự động chỉ vào bang chúng Thiên Long bang.Bên trong cuối thời, bạo lực kháng pháp là chuyện hết sức thông thường.

Bởi vì dân gian có được đại lượng cường hóa giả thực lực cao cường, rất nhiều cảnh sát khi làm nhiệm vụ đều bị giết chết không minh bạch.

Nhưng dám can đảm chính diện bạo lực kháng pháp đối kháng cơ cấu chính phủ đều sẽ bị chính phủ cùng quân đội phái ra cao thủ giết hết sạch sẽ.Trước kia Quý Trữ thị có năm đại bang phái, kết quả có một bang phái quá mức ngang ngược càn rỡ, đắc tội quan lớn chính phủ.

Một lần đại thanh tẩy đã đem bang phái kia toàn bộ phá hủy, làm cho mọi người thấy được uy lực của thiết quyền chuyên chính.

Nếu Thiên Long bang dám can đảm bạo lực kháng pháp, chỉ sợ tai ương diệt môn nằm ngay trước mắt.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 554: Loạn tượng. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐan Hoành là một tên vương bát đản, nhưng Nhạc Trọng không giết hắn, chính là vì muốn lợi dụng lực lượng trong chính phủ của hắn.Thịnh Hoài Quang mỉm cười nghiêng người tránh ra, lộ ra một tên mặt trắng nhỏ một thân mặc quần áo nhãn hiệu nổi tiếng đứng phía sau, sau đó vẻ mặt thật ngạo khí lên tiếng:- Không dám!

Thịnh Hoài Quang này làm sao dám kháng pháp.

Nhưng ông xem vị này là ai đi?Tên trẻ tuổi kia liếc Đan Hoành nghênh ngang nói:- Đan Hoành, ông không biết tôi là ai sao?Đan Hoành nhìn thấy tên trẻ tuổi kia, biến sắc, mồ hôi lạnh chảy ròng sau lưng:- Nguyên lai là Lý thiếu!

Sao anh lại ở chỗ này?Tên trẻ tuổi trước mắt tên là Lý Hoành Chi, là con trai của tiền chủ tịch Nam Trữ thị Lý Cửu Minh.Trong Quý Trữ thị có hai bộ phận cơ cấu chính phủ là Quý Trữ thị cùng Nam Trữ thị, đôi bên đều có được quyền lực rất lớn.

Chủ tịch thành phố Nam Trữ thị Lý Cửu Minh chính là người đứng đầu trong cơ cấu chính phủ Nam Trữ thị, có được quyền lực thật lớn, là nhân vật cấp đầu sỏ chân chính của Quý Trữ thị.

Bởi vậy khi Đan Hoành vừa thấy Lý Hoành Chi thì sắc mặt đại biến, mồ hôi tuôn đầy.Lý Hoành Chi liếc mắt nhìn Đan Hoành, giống như trách mắng người hầu kêu to:- Đan Hoành, nếu ông nhận được tôi còn không mau đem theo người của ông xử lý Thanh Thạch bang!

Chẳng lẽ muốn tôi rút tầng da trên người của ông sao?Ở trong cuối thời trật tự hỏng mất, không có dư luận giám sát, những con cháu quan lớn tay cầm quyền sinh sát càng thêm hung hăng càn quấy tới cực điểm.

Lý Hoành Chi chính là một trong số đó.Đan Hoành bị Lý Hoành Chi trách mắng như người hầu sắc mặt liền biến đổi, lúc trắng lúc xanh.

Hắn cũng là quan viên chính phủ có mặt mũi, bị người quát mắng như người hầu thật sự không thể xuống đài.

Nhưng Lý Hoành Chi cũng là đại biểu cho Lý Cửu Minh quyền thế ngập trời, hắn không dám đắc tội.Nhưng khi nghĩ tới thủ đoạn kinh khủng của Nhạc Trọng, trong lòng hắn lại run rẩy.

Nếu phản bội Nhạc Trọng, chỉ sợ gia đình hắn đều chết không chỗ chôn.Trải qua một phen giãy dụa đấu tranh nội tâm thống khổ, Đan Hoành cắn răng vung tay ra lệnh:- Lý Hoành Chi, hiện tại tôi đang xử lý việc công!

Đắc tội, bắt lại tất cả cho tôi!Theo mệnh lệnh của Đan Hoành, mười mấy tên cảnh sát đi về hướng đám bang chúng Thiên Long bang.Lý Hoành Chi biến sắc lớn tiếng kêu lên:- Tụi mày ai dám!

Tao là con trai của chủ tịch Nam Trữ thị Lý Cửu Minh tên Lý Hoành Chi!Nghe được Lý Hoành Chi bộc lộ thân phận, mấy chục cảnh sát dừng lại hành động, vẻ mặt do dự.

Lý Cửu Minh là một trong những đầu sỏ có quyền thế nhất Quý Trữ thị hiện giờ, nếu bọn họ bắt người có lẽ người ta chỉ vỗ vỗ mông thì có thể ra khỏi phòng giam, nhưng bọn họ chỉ sợ sẽ biến thành một cỗ thi thể.Đúng lúc này từ phương xa truyền tới thanh âm gầm lên giận dữ:- Ai dám động tới Lý Hoành Chi!Nương theo sau tiếng gầm lên giận dữ, một nhóm quân nhân thân mặc quân phục, cầm súng trường, trang bị võ trang đầy đủ đi theo một gã quan quân dáng người khôi ngô tóc ngắn, mắt ưng mũi cao, ánh mắt sắc bén suất lĩnh đi về hướng bên này.Đan Hoành vừa chứng kiến tên quan quân kia sắc mặt liền biến thành tro tàn, trong lòng tràn ngập hối hận:- Đáng chết!

Sớm biết vậy mình không cần ra mặt vì Nhạc Trọng!

Lần này xong rồi!Lý Hoành Chi tươi cười bước tới trước mặt tên quan quân kia:- Thường đại ca, anh đã đến rồi!Tên quan quân kia tên là Thường Ngọc Phong, là một gã liên trưởng kết giao thật thân với Lý Hoành Chi.

Lúc này Thường Ngọc Phong kéo theo một liên đội chính quy tới làm chỗ dựa cho Lý Hoành Chi.Thường Ngọc Phong liếc mắt nhìn Đan Hoành lạnh lùng cười, trực tiếp ra lệnh:- Là mày muốn đụng tới người của tao sao?

Người đâu, đem hắn bắt lại cho tôi!

Dám ngăn cản, bắn!Nhận được mệnh lệnh của Thường Ngọc Phong, hai mươi binh sĩ phóng về phía Đan Hoành.Cảnh sát dưới trướng Đan Hoành nhìn thấy đám binh lính đưa mắt nhìn nhau, vội vàng né tránh, mặc cho đám binh sĩ bắt lại Đan Hoành.

Đó đều là binh sĩ quân đội, vũ khí đôi bên không cùng đẳng cấp, trình độ huấn luyện cũng chênh lệch nhau.

Những cảnh sát kia đương nhiên không dám ngăn cản binh sĩ quân đội, nếu không bị bắn chết cũng không biết đi đâu kêu oan.Đan Hoành bị đẩy tới trước mặt Lý Hoành Chi, sắc mặt như tro tàn lớn tiếng kêu lên:- Tôi là nhân viên chính phủ, các người bằng vào cái gì muốn bắt tôi?Lý Hoành Chi liếc mắt nhìn Đan Hoành, lạnh lùng cười nói:- Nhân viên chính phủ?

Ở trong này tao mới là trời, tao mới là pháp!

Mày chỉ là một đồn trưởng cảnh sát nho nhỏ cũng dám đấu với tao, quả thật muốn chết!

Đem hắn kéo xuống, bắn chết!Sắc mặt Đan Hoành đại biến lớn tiếng kêu la:- Đừng…đừng…Hai gã đại hán lập tức lôi kéo Đan Hoành vào trong một hẻm nhỏ.Những cảnh sát kia thấy Đan Hoành bị kéo vào ngõ hẻm, trong mắt đều lộ ra cảm giác như thỏ chết mà cáo bi thương.Trong lầu, Thượng Luân nhìn xuống bên dưới nhướng mày nói:- Không tốt lắm đâu!

Xem ra Đan Hoành sẽ bị bắn chết!Trịnh Minh Hòa nhìn thấy đám binh lính quân đội cũng nhíu mày nói:- Quân đội cũng chen chân vào sao?

Thiên Long bang quả nhiên không đơn giản!Trong lúc hai gã đại hán kéo Đan Hoành lôi vào trong hẻm nhỏ, đột nhiên hai đạo gai xương bén nhọn chợt lóe, thủ cấp của hai gã đại hán bay lên, hai cỗ máu tươi phóng lên cao làm người cực kỳ sợ hãi.- Ah…Hai đầu người ừng ực lăn tới dưới chân một gã bang chúng nhát gan của Thiên Long bang, làm hắn không nhịn được lớn tiếng kêu lên.Bang chúng Thiên Long bang trước cuối thời đại bộ phận đều là người thường, chưa từng gặp qua máu tươi bao nhiêu, lúc này chứng kiến đầu lâu của nhân loại tự nhiên là bị dọa ra nước tiểu.Bang chúng Thiên Long bang vừa thét lên chói tai liền đem ánh mắt mọi người hấp dẫn về phương hướng hẻm nhỏ kia.Trong ánh mắt nhìn kỹ của mọi người, Nhạc Trọng giẫm lên máu tươi, sau lưng là nhóm cao thủ Hồ Nghị chậm rãi đi ra.Đan Hoành đi theo bên người Nhạc Trọng, trên mặt còn đầy nước mắt không ngừng nói:- Đa tạ ân cứu mạng của Nhạc lão đại, đa tạ Nhạc lão đại!

Sau này mạng của Đan Hoành tôi bán cho Nhạc lão đại rồi!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Đan Hoành thản nhiên nói:- Chỉ cần ông giúp tôi làm việc thật tốt, tôi sẽ không bạc đãi ông!Nhạc Trọng tự nhiên không tin lời thề của Đan Hoành.

Đây là hiện đại mà không phải cổ đại, lời thề của người hiện đại chẳng khác gì nuốt cháo, chỉ có ân uy cùng thi triển, có được lực lượng khổng lồ mới có thể người chịu dốc sức cho ngươi.Nếu như Nhạc Trọng không thành lập đại bang phái Thanh Thạch bang, hắn cũng không thể hấp thu được nhiều cao thủ trong Quý Trữ thị đến dựa dẫm.Lý Hoành Chi liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, lạnh lùng cười nhìn đám cảnh sát ra lệnh:- Mày chính là bang chủ Thanh Thạch bang Nhạc Trọng?

Đám cảnh sát kia, còn ngẩn người làm gì?

Còn không nhanh đem hắn bắt lại!

Muốn tao rút tầng da trên người tụi mày sao?Những cảnh sát kia nghe được lời trách mắng của Lý Hoành Chi mỗi người đều biến sắc, tuy rằng trong lòng thập phần khó chịu nhưng vẫn do dự di chuyển về phía Nhạc Trọng.Lôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 555: Khởi binh. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnỞ trong cuối thời có thể trở thành một gã cảnh sát đối với người thường mà nói là chuyện rất lợi hại, nếu thân phận cảnh sát bị tước đoạt như vậy bọn hắn chỉ sợ còn kém hơn người thường.

Dưới dâm uy đè ép, cho dù trong lòng bọn họ phẫn nộ nhưng vẫn không thể không đi về hướng Nhạc Trọng.Lý Hoành Chi núp trong bang chúng Thiên Long bang, nhìn nhóm người Nhạc Trọng liên tục cười lạnh.Những cảnh sát kia đại biểu cho lực lượng chính phủ, nếu Nhạc Trọng dám can đảm chống lại thì phải cùng hệ thống chính phủ Quý Trữ thị đối lập.

Nếu Nhạc Trọng không phản kháng, rơi vào trong tay chính phủ, còn không phải là rơi vào trong tay Lý đại thiếu hắn.Thịnh Hoài Quang cũng nhìn Nhạc Trọng cười lạnh nói:- Nhạc Trọng, mày đầu hàng đi!

Hiện tại mày quỳ gối trước mặt chúng tao, liếm giày của Lý đại thiếu, chúng tao tạm tha mày một mạng!

Nếu không người thân của mày đều vì mày mà chết!- Nhạc Trọng, tự hiến thân cho mọi người chơi đùa một chút!

Mọi người chơi sảng rồi có lẽ sẽ hướng Lý đại thiếu cầu tình cho mày sống sót như một con chó!

Ha ha…- Nhạc Trọng, chui qua háng đại gia!

Sau đó để lão tử chơi đùa cái mông của mày!

Đừng để tù phạm lao lý giúp mày phá trinh!

Ha ha…- …Những lời ô ngôn uế ngữ dơ bẩn từ trong miệng bang chúng Thiên Long bang truyền ra, Thiên Long bang vốn cũng không phải người gì tốt, lúc này tuôn lời cực kỳ vênh váo đắc ý.Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên tia hàn quang, lấy bộ đàm lạnh lùng ra lệnh:- Giết hết toàn bộ!Cơ hồ cùng một lúc từ trong tổng độ Thanh Thạch bang vươn ra vố số khẩu M4, ngay sau đó vô số hỏa lực trút về hướng bang chúng Thiên Long bang, cảnh sát, bộ đội của Thường Ngọc Phong điên cuồng càn quét.- Ah…- Cứu mạng…- Ah…- Đau quá…- Cứu mạng…-…Vì không kịp đề phòng, bên trong mưa đạn dày đặc vô số người trực tiếp ngã xuống trong vũng máu, rất nhiều bang chúng Thiên Long bang không bị bắn chết tại chỗ nhưng bị trúng đạn ngã rạp phát ra thanh âm kêu thét thê thảm.Bàn tay Nhạc Trọng vừa lật, trực tiếp lấy ra một khẩu 05 thức nhắm vào bộ đội của Thường Ngọc Phong điên cuồng bắn phá.Vì quá bất ngờ, một liên bộ đội của Thường Ngọc Phong nhất thời chết thật thảm trọng, cơ hồ vừa đối mặt đã bị bắn chết hơn ba mươi người.Mặc cho ai cũng không hề nghĩ đến Nhạc Trọng lại đột nhiên trở mặt, hơn nữa còn tàn nhẫn quả quyết, không nói được vài lời đã động thủ, giết mọi người trở tay không kịp.Cơ hồ cùng một lúc, từ sau lưng đội ngũ của Thường Ngọc Phong nhảy ra ám hắc khô lâu Bạch Cốt, hắn liên tục bắn ra từng đạo gai xương bén nhọn khắp bốn phương tám hướng, trực tiếp đem đầu của đám chiến sĩ kia chặt đứt.Bang chúng Thiên Long bang càng không sao chịu nổi, bọn hắn chỉ một vòng bắn đã bị bắn chết mấy chục người, lập tức hỏng mất, toàn bộ bang chúng hướng bốn phương tám hướng chạy tứ tán.- Súc sinh đáng chết!Thường Ngọc Phong hai mắt đỏ đậm điên cuồng lớn tiếng rít gào, trốn vào một công sự che chắn.

Một liên bộ đội này là chiến hữu đi theo hắn nhiều năm, hôm nay vừa ra mặt đã bị người giết chết không chút lưu tình, làm cho hắn tràn ngập phẫn nộ đối với Nhạc Trọng.Một liên bộ đội đều là tinh nhuệ, là bộ đội dã chiến có thể trải qua nhiều trận đánh ác liệt.

Một chi bộ đội tinh nhuệ như vậy lại hủy trong tay Nhạc Trọng, làm Thường Ngọc Phong tràn ngập phẫn nộ cùng thống khổ.- Sao lại như vậy!

Sao lại như vậy!

Ah!

Tao không muốn chết!

Cứu tao!

Cứu tao!Lý Hoành Chi nhìn thấy bang chúng Thiên Long bang cùng binh sĩ quân đội trực tiếp chết ngay trước mặt hắn, cơ hồ hoảng sợ đến choáng váng, dưới thân chảy ra chất lỏng màu vàng, đồng thời sợ hãi lớn tiếng khóc to.- Thiếu gia, chạy mau!Ở trước mặt Lý Hoành Chi là một tiến hóa giả thực lực cao cường, mở ra một bức tường không khí ngăn cản vô số viên đạn bắn tới, mặt khác một gã tiến hóa giả còn lại lôi kéo Lý Hoành Chi bỏ chạy.Biết học võ nghệ mưu cầu quan chức, đây chính là truyền thống trong quốc nội.

Không ít cao thủ thích leo lên quyền quý, Lý Cửu Minh là một trong những đầu sỏ của Quý Trữ thị, tự nhiên thu thập thật nhiều cao thủ dưới trướng.Nhạc Trọng nhìn thoáng qua Bạch Tiểu Thắng đứng bên cạnh, Bạch Tiểu Thắng lập tức hiểu được:- Tôi đi!

Cần chết hay sống?Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Sống phải thấy người, chết phải thấy xác!- Dạ, thủ lĩnh!Bạch Tiểu Thắng chớp động thân hình, giống như một cơn lốc đuổi theo Lý Hoành Chi.Nhạc Trọng gây chiến trực tiếp xử lý một liên bộ đội cùng cảnh sát, đây là điềm báo hoàn toàn trở mặt cùng thế lực Quý Trữ thị, Bạch Tiểu Thắng cũng dứt bỏ danh xanh lão đại mà trực tiếp gọi là thủ lĩnh.Tránh sau công sự che chắn, Thường Ngọc Phong lớn tiếng giật dữ hét:- Nhạc Trọng, dừng tay!

Mày làm như vậy là muốn tạo phản sao?

Quý Trữ thị có binh lực một sư đoàn, tiêu diệt phần tử phiến loạn như mày chỉ là chuyện vài phút, hiện tại mày đầu hàng còn kịp!

Hiện tại mày đầu hàng, tao có thể xin chỉ thị tuyệt đối sẽ không tính chuyện hôm nay!Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương, cười lạnh nói:- Đừng nói nhảm!

Cho mày ba giây đồng hồ!

Là muốn chết cùng chiến hữu của mày hay là đầu hàng!Tuyệt không tính sổ, loại chuyện cười này lừa trẻ con thì còn được, ở niên đại tin tức nổ mạnh như bây giờ, người làm quan có ai không thích tính sổ chuyện cũ.

Nếu Nhạc Trọng quyết định động thủ, chưa từng có ý tứ quay đầu lại.Ngay lúc Thường Ngọc Phong đối thoại với Nhạc Trọng, Bạch Cốt hành động như gió, gai xương trong tay tung bay, không ngừng có chiến sĩ chết trong tay hắn, trải qua cuộc chiến thú triều Bạch Cốt cũng tiến hóa thập phần đáng sợ, có được sức chiến đấu càng thêm cường đại.- Tôi hàng!- Đầu hàng!

Đừng giết tôi!- …Dưới cuộc giết chóc đáng sợ, một ít chiến sĩ cùng tàn quân Thiên Long bang kêu gào vứt bỏ vũ khí trực tiếp đầu hàng Nhạc Trọng.

Đội ngũ bọn hắn thật sự tổn thương rất thảm trọng, có được cao thủ cũng bị Nhạc Trọng mang theo tiến hóa giả dễ dàng chém giết, bọn hắn lập tức liền hỏng mất.Thường Ngọc Phong nhìn thấy những chiến sĩ cùng tàn quân Thiên Long bang đầu hàng Nhạc Trọng, cắn răng, thân hình chớp động hướng chỗ quân doanh bỏ chạy.- Đáng chết!

Tin tức Nhạc Trọng phiến loạn nhất định phải nhanh chóng báo cho sư trưởng mới được!Rất nhanh trước cửa tổng bộ Thanh Thạch bang đã chất đầy thi thể, đồng thời tràn đầy bang chúng Thiên Long bang cùng chiến sĩ quân đội quỳ hàng vì khủng hoảng sợ hãi.Không lâu, mấy trăm cao thủ Thiên Minh đi tới nhìn thấy thi hài đầy đất, sắc mặt mỗi người liền đại biến.Một gã cao thủ Thiên Minh nhịn không được lớn tiếng chất vấn Nhạc Trọng:- Anh muốn làm gì?

Anh muốn tạo phản sao?Tên cao thủ kia chất vấn, toàn bộ ánh mắt các cao thủ Thiên Minh liền rơi lên trên người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn tên cao thủ Thiên Minh khẽ cười nói:- Không phải, tôi chỉ muốn nắm cả Quý Trữ thị trong tay!

Người nguyện ý theo tôi thì đứng bên phải, không muốn theo tôi hành động thì đứng bên trái!

Tôi cho các vị mười giây suy nghĩ!

Mười, chín, tám…Ngay khi Nhạc Trọng đếm hết, từng tên chiến sĩ Thanh Thạch bang đều giơ súng chỉ về bên này.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 556: Khởi binh. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững cao thủ đi bên cạnh hắn cũng đều nhìn chằm chằm qua đây.Bị tình hình cưỡng bức rất nhiều cao thủ Thiên Minh đều thập phần sáng suốt đứng sang bên phải.

Có lẽ bọn hắn cũng không đồng ý hành vi của Nhạc Trọng nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cho dù bọn hắn muốn cùng Nhạc Trọng làm một trận cũng không dám biểu lộ ra ngoài.Nhưng cũng có mười lăm cao thủ Thiên Minh trực tiếp đứng sang bên trái Nhạc Trọng, minh xác biểu đạt ý kiến phản đối.Một gã sinh viên trẻ tuổi trừng mắt nhìn Nhạc Trọng, chính khí lẫm nhiên quát lớn:- Nhạc Trọng!

Nếu anh đi diệt Thiên Long bang tôi nguyện ý làm tiên phong!

Nhưng nếu anh muốn phiến loạn tôi là người thứ nhất không đáp ứng!Nhạc Trọng nhìn hơn mười cao thủ Thiên Minh liếc mắt, hàn quang chợt lóe, sau đó liền hợp thể:- Như vậy các người đều chết đi là được!

Động thủ!Nhạc Trọng vừa dứt lời, từng đạo gai xương bén nhọn nổ bắn ra, xuyên vào thân thể mười lăm tên cao thủ Thiên Minh, nhất thời nhấc lên gió tanh mưa máu.Một gã cao thủ Thiên Minh là tiến hóa giả mẫn tiệp hệ, khi hắn đứng qua bên trái đã cảnh giác, gai xương vừa động hắn lập tức nhảy lên cao né tránh, sau đó phóng sang một bên bỏ chạy.Nhạc Trọng tùy tay một phát bắn ra gai độc oanh lên thân thể người kia, trực tiếp cắt hắn thành hai đoạn.Một gã cao thủ khác rút ra một thanh trường đao, trong tay huyễn hóa đao ảnh ngăn cản gai xương bén nhọn.

Nhưng đột nhiên một đao từ bên cạnh hắn truyền đến, mang theo khí thế sét đánh không kịp bưng tai trực tiếp chém xuống thủ cấp của hắn.Thanh niên mở ra tuyên ngôn chính khí đã trực tiếp bị một đạo gai xương xuyên thủng trái tim.Chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, hơn mười cao thủ Thiên Minh đứng sang bên trái đã bị Nhạc Trọng chém giết sạch sẽ, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.Thấy một màn như vậy, toàn bộ cao thủ Thiên Minh còn sót lại trong lòng trầm xuống, đối với thủ đoạn của Nhạc Trọng tràn ngập sợ hãi.Nhạc Trọng nhìn qua bọn họ, lạnh lùng nói:- Trong các vị có lẽ có người trong lòng không phục!

Tôi cũng không cần!

Tôi có mười thành nắm chắc có thể nắm giữ Quý Trữ thị.

Nếu các vị nguyện ý giúp tôi một phen, tôi tự nhiên sẽ không để các vị có hại.

Nếu trong các vị có người quấy rối, tôi chẳng những muốn giết các vị mà người thân các vị cũng sẽ bị biến thành nô lệ, trở thành chiến lợi phẩm của người thắng!Trên mặt Trương Trí Hào hiện lên vẻ thông suốt lớn tiếng hô to:- Kiên quyết phục tùng sự lãnh đạo của Nhạc minh chủ!

Nhạc minh chủ vạn tuế!- Kiên quyết phục tùng Nhạc minh chủ lãnh đạo!

Nhạc minh chủ vạn tuế!- …Trong lòng những cao thủ Thiên Minh còn lại đều mắng to Trương Trí Hào là nịnh hót, nhưng lại không thể không trái lương tâm hô lên khẩu hiệu tỏ vẻ chân thành.

Dưới tình huống không ai dẫn đầu, bọn hắn chỉ làm trái lương tâm dốc sức cho Nhạc Trọng.Trịnh Minh Hòa đi tới trước mặt Nhạc Trọng thoáng do dự hỏi:- Thủ lĩnh, hiện tại phát động có phải là quá sớm hay không?Trịnh Minh Hòa đã sớm biết Nhạc Trọng có mưu đồ đối với Quý Trữ thị, nhưng căn cơ của bọn họ còn quá nông cạn một chút.

Hơn nữa quân đội trong tay Đỗ Thiện Hùng lại là một sư đoàn tinh nhuệ từng tiêu diệt hơn trăm vạn tang thi.Trịnh Minh Hòa lo lắng một đội quân ô hợp làm sao đánh bại được bộ đội tinh nhuệ của Đỗ Thiện Hùng.Nhạc Trọng nhìn Trịnh Minh Hòa, thản nhiên ra lệnh:- Dẫn người đi theo tôi!Theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, toàn bộ bang chúng Thanh Thạch bang được động viên, lập tức xuất ra chiến sĩ ba doanh võ trang.Nhạc Trọng tập trung toàn bộ lực lượng hướng kho lương Quý Trữ thị đi tới.Trong cuối thời trân quý nhất chính là lương thực.

Lương thực cũng là tử huyệt duy nhất của Quý Trữ thị.

Nếu không có lương thực, dù có mười vạn đại quân nhưng chỉ trong khoảnh khắc cũng phải tan thành mây khói.Nhạc Trọng đột nhiên xuất quân, trên đường đi vô cùng dễ dàng, không hề bị chút ngăn cản đẩy mạnh bước tiến.

Hắn rất nhanh đã mang binh một đường đánh tới trước kho lương Quý Trữ thị.Tầm quan trọng của kho lương trong thành phố không ai không biết.

Bên trong kho lương trú đóng chiến sĩ một bộ binh doanh cùng bốn mươi tên cao thủ vượt qua 30 cấp.

Vô luận có người nào muốn đánh chủ ý với kho lương đều sẽ bị bộ binh doanh tinh nhuệ nghiền thành phấn vụn.Khi Nhạc Trọng vừa mới mang binh đánh vào kho lương, từ trong kho lương bắn phá một loạt đạn trúng ngay đội ngũ của hắn, bắn chết hơn mười chiến sĩ vừa được huấn luyện không lâu.Hơn mười chiến sĩ vừa bị bắn chết, sĩ khí ba doanh chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng liền hạ thấp vô cùng, lập tức núp sau công sự che chắn, có dấu hiệu muốn hỏng mất.Mặc dù trong tay Nhạc Trọng có trang bị ba doanh, nhưng lại là những người thường mới được huấn luyện chưa lâu, bọn họ đương nhiên không thể đối kháng cùng quân chính quy.Lạp Nhĩ Mạn tìm tới Nhạc Trọng xin thỉnh chiến:- Thủ lĩnh, để cho tôi lên đi!Trong tay Lạp Nhĩ Mạn có một đội chiến sĩ tinh nhuệ, đồng thời hắn còn chọn lựa mấy chục người ngoại quốc bổ sung vào đội ngũ huấn luyện ngày đêm.

Hiện tại trong tay hắn đã có được nhân số một liên bộ đội.

Những người ngoại quốc này bởi vì ở nơi tha hương, vì sống sót, vì muốn đạt được cuộc sống tốt, khi đánh trận cũng thập phần dốc sức.

Trong cuộc chiến ở tiểu trấn đã lập được công huân không nhỏ, chiến sĩ ngoại quốc trong tay Lạp Nhĩ Mạn là một đội ngũ có sức chiến đấu mạnh mẽ dưới trướng Nhạc Trọng.Hồ Nghị cũng nóng lòng muốn thử hướng Nhạc Trọng xin thỉnh chiến:- Đại ca, để cho tôi lên đi!

Chỉ cần cho tôi đến gần người, đám gia hỏa kia tuyệt đối không phải kẻ địch của tôi!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn về hướng kho lương trầm giọng mệnh lệnh:- Không cần!

Mọi người bảo vệ tốt phía sau, chờ mệnh lệnh của tôi!Chung quanh kho lương xây một lô cốt, công sự phòng ngự, không có trọng pháo thật khó công vào công sự bên trong.

Trong tay Nhạc Trọng cũng không có sát khí như thuốc nổ, nếu để người khác tiến công cũng thật khó công chiếm vào.Nhạc Trọng công đạo một câu, phát động kỹ năng ảnh bộ, cùng Bạch Cốt lập tức vọt vào kho lương.Bên trong kho lương, doanh trưởng Sài Tử Thương trông giữ kho lương vừa nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt lao tới, trên mặt hiện lên tia cười lạnh nói:- Thật là ngu xuẩn!

Bắn cho tôi!Bên trong kho lương trú đóng một doanh bộ đội, doanh trưởng Sài Tử Thương là cậu em vợ của sư trưởng Đỗ Thiện Hùng, trong tay hắn nắm giữ một doanh bộ đội, được xem là đội ngũ bách chiến dưới quyền Đỗ Thiện Hùng, tự nhiên không sợ hãi hai gã cao thủ.

Theo hắn xem ra bất luận là cao thủ nào ở trước mặt đại pháo súng máy đều chỉ có thể hóa thành tro bụi.Trong chớp mắt vô số hỏa điểm giấu chung quanh kho lương liền nổ vang lên, đạn súng trường, đạn súng máy hạng nhẹ, súng phóng lựu hình thành một màn mưa đạn kim loại hoàn toàn đem hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt bao trùm.Chung quanh kho lương chừng 500m lúc này đã hoàn toàn bị thanh lý sạch sẽ, không hề có bất kỳ công sự che chắn, hai người Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt căn bản không thể tránh né.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 557: Cướp lấy kho lương.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMắt thấy hai người sắp bị mưa bom bão đạn hoàn toàn cắn nuốt, thanh đồng linh chung bảo vật cấp 5 từ trong lòng Nhạc Trọng bay ra phủ trên đầu hắn, hình thành vòng bảo hộ màu xanh, vô số viên đạn bắn trúng vòng bảo hộ đều bị đánh bay.Mà Bạch Cốt càng thêm lì lợm, vô số viên đạn bắn trúng thân thể của hắn liền bị đẩy bật sang một bên.Sài Tử Thương vừa thấy viên đạn không thể làm gì được Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt, sắc mặt đại biến, lập tức ra lệnh:- Cao thủ?

Đổi vũ khí hạng nặng!

Ống phóng rốc két!

Súng trái phá!

Pháo cối!

Oanh cho tôi!Rất nhanh những viên đạn pháo hỏa tiễn như hạt mưa oanh thẳng tới chỗ Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt.Nhưng tốc độ của hai người thật quá nhanh, pháo cối chỉ bắn qua một vòng thì hai người đã xông vào trong trận địa kho lương.Nhạc Trọng lập tức phát động kỹ năng, một con Thanh Lân Xà nhị giai dài hơn 70 thước trống rỗng xuất hiện.Con Thanh Lân Xà vừa hiện thân liền mở miệng rộng phun ra từng đoàn khói độc vờn quanh thân thể nó, dùng để phòng ngự.

Tiếp theo con cự thú như một chiếc xe tăng trực tiếp phóng vào trong kho lương, vừa mở miệng khổng lồ điên cuồng cắn nuốt những nhân loại muốn chặn đường.Chung quanh thân thể Thanh Lân Xà vờn quanh khói độc đáng sợ, chỉ cần bị khói độc dính vào thân thể sẽ lập tức hóa thành một bãi nước mủ, cực kỳ khủng bố.

Nó vừa xông vào kho lương, quả thật vạn phu bất địch, không người có thể ngăn, vô số chiến sĩ chứng kiến cự thú trong lòng liền mất đi chiến ý, điên cuồng chạy trốn.Cự thú nhị giai như Thanh Lân Xà thích hợp nhất là dùng trong công kích, thân thể khổng lồ có thể làm cho người thường yếu ớt bị áp lực cực lớn, đồng thời có thể nghiền áp hết thảy lực lượng phản kháng.Con Thanh Lân Xà nhị giai phun ra một ngụm khói độc, sáu bảy chiến sĩ đang ẩn núp gần bên liền hóa thành một bãi nước mủ, nó mở to miệng rộng dùng sức khẽ cắn, liền có thể đem một gã chiến sĩ nuốt vào trong bụng.

Nó va chạm trúng một nhân loại, liền có thể đem nhân loại kia đụng thành vỡ xương.

Trong đám người đấu đá lung tung uy phong lẫm lẫm, làm thật nhiều nhân loại chiến sĩ hỏng mất bỏ trốn.Trong thời điểm nguy cơ, bốn mươi cao thủ giấu trong đàn chiến sĩ đã xuất hiện.- Thiên Minh!

Lên cho tôi!Nhạc Trọng lấy bộ đàm hướng Thiên Minh cao thủ trực tiếp ra lệnh.Hồ Nghị được Nhạc Trọng giao trọng trách tạm thời thống soái tổ chức Thiên Minh, vừa nhận được mệnh lệnh chợt hưng phấn thét lớn:- Theo tôi lên!

Ai không lên tôi chém đầu người đó!Phạm vi hỏa lực lớn nhất đã bị Nhạc Trọng phá hỏng hết, những cao thủ Thiên Minh liền theo sát Hồ Nghị xông vào bên trong kho lương.Vừa nhìn thấy nơi nơi đều là cảnh tượng bị phá hư, trong lòng mọi người đều rùng mình, rất nhiều cao thủ Thiên Minh đã bị Nhạc Trọng thu phục liền gia nhập vào trong cuộc chiến vây công bốn mươi cao thủ quân đội kia.Cao thủ Thiên Minh có số lượng vài trăm người, hơn nữa trải qua cuộc tẩy lễ với thú triều, sức chiến đấu của mỗi người đều tăng lên thật lớn.

Mấy trăm cao thủ vây công bốn mươi cao thủ quân đội, cho dù có chút cao thủ không muốn bán mạng cho Nhạc Trọng cũng phải đem cao thủ quân đội đánh cho tan rã.Tan tác, hoàn toàn tan tác, cao thủ Thiên Minh vừa gia nhập chiến đoàn, phía trước còn có Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt đảm nhận tiên phong, một thoáng đã đem quân trú đóng kho lương hoàn toàn đánh hỏng mất, người đầu hàng vô số.Sài Tử Thương nhìn thấy những chiến sĩ đầu hàng tan tác khắp nơi, sắc mặt tái nhợt té xuống mặt đất:- Xong rồi!

Kho lương xong rồi!

Quý Trữ thị cũng xong rồi!Một gã thuộc ban tham mưu kéo lại Sài Tử Thương lớn tiếng nói:- Doanh trưởng, vẫn chưa xong!

Tuy rằng Nhạc Trọng chiếm được kho lương nhưng lực lượng trong tay hắn không phải đối thủ của Đỗ sư trưởng!

Tôi đoán hắn vẫn muốn đàm phán!

Chúng ta đầu hàng đi!Sắc mặt Sài Tử Thương sáng ngời kéo tay tên ban tham mưu không ngớt lời nói:- Đúng!

Đàm phán!

Hắn nhất định sẽ đàm phán!

Dẫn tôi đi gặp Nhạc Trọng!Sài Tử Thương vừa quyết định đầu hàng, cả cuộc chiến đấu trong kho lương lập tức ngừng lại, một liên chiến sĩ đã đầu hàng, trở thành tù binh của Nhạc Trọng.- Tôi là doanh trưởng Sài Tử Thương, tôi muốn gặp Nhạc Trọng!Dưới sự yêu cầu mãnh liệt của Sài Tử Thương, theo hai gã chiến sĩ dẫn dắt hắn được dẫn vào trong một gian phòng.Chỉ thấy trên sô pha trong phòng có một thanh niên thật trẻ tuổi đang ngồi, bên trái ngồi một cô gái xinh đẹp thập phần lãnh diễm, bên phải ngồi một la lỵ thật đáng yêu.

Cô gái lãnh diễm kia đang pha một ly trà sữa nóng hổi cho thanh niên trẻ tuổi, la lỵ thì đang lột một quả nho, sau đó dùng bàn tay trắng nõn đút vào trong miệng thanh niên kia.Sài Tử Thương nhìn Nhạc Trọng đang ngồi trên sô pha hưởng thụ mỹ nữ phục vụ sầm mặt nói:- Tôi là doanh trưởng quân đội Sài Tử Thương!

Ngài hẳn là Nhạc Trọng đi?Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Sài Tử Thương, chỉ chỉ sô pha đối diện, thản nhiên nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Ngồi!Sài Tử Thương ngồi xuống trên sô pha, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng!

Vì sao anh phải phát động phiến loạn?

Phiến loạn của anh không được lòng dân, hơn nữa tuy rằng hiện tại anh chiếm được kho lương nhưng lấy lực lượng của anh tuyệt đối không thủ được!

Đại quân của Đỗ sư trưởng vừa đến, bộ đội của anh sẽ hóa thành bột mịn.

Giữa chúng ta nói không chừng đã có hiểu lầm gì, có chuyện từ từ nói!Nhạc Trọng nhìn Sài Tử Thương mỉm cười nói:- Sài doanh trưởng, tôi khởi binh cũng vì bị ép buộc!

Tôi bị Lý Hoành Chi cùng Thường Ngọc Phong ép buộc không còn đường sống nên không thể không khởi binh tự bảo vệ mình.

Về phần đại quân của Đỗ sư trưởng, tôi cũng biết không thể ngăn cản.

Nhưng nếu tôi đốt kho lương này, anh nói sẽ như thế nào?Sài Tử Thương vừa nghe lời nói của Nhạc Trọng trong lòng nhất thời vô cùng băng sương.

Ở trong kho lương cất giữ mấy chục vạn tấn lương thực, gần chín mươi vạn nhân khẩu của Quý Trữ thị toàn bộ trông cậy vào kho lương này.

Một khi mấy chục vạn tấn lương thực bị đốt, trật tự của Quý Trữ thị lập tức liền hỏng mất.

Không có lương thực chống đỡ, cho dù Đỗ Thiện Hùng thiện chiến, thủ hạ cũng sẽ sụp đổ thật nhanh, quân đội sẽ không chiến mà tan.Sài Tử Thương đứng bật dậy lớn tiếng kêu lên:- Anh không thể làm như vậy!

Nếu anh đốt kho lương này, phải chết tới mấy chục vạn người!

Anh thật sự nhẫn tâm sao?

Đây là mấy chục vạn đồng bào!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Sài Tử Thương lạnh lùng nói:- Tôi cũng không muốn như vậy!

Nhưng ai muốn mạng của tôi, đều phải trả giá đắt!

Nếu tôi bị dồn tới tuyệt lộ, cũng bất chấp tính mạng mấy chục vạn người!Sài Tử Thương nhìn Nhạc Trọng sững sờ, cuối cùng suy sụp ngồi xuống.

Hắn cũng không dám tiếp tục kích thích Nhạc Trọng.

Vạn nhất Nhạc Trọng thật sự đem lương thực đốt hết, cả Quý Trữ thị sẽ biến thành một mảnh tử vực.Nhạc Trọng nhìn Sài Tử Thương suy sụp ngồi xuống, khẽ mỉm cười nói:- Nhưng chuyện này không phải không có thương lượng!

Bản thân tôi hi vọng cùng Đỗ sư trưởng từ từ nói chuyện!

Hi vọng Sài doanh trưởng tới giúp tôi chuyển lời cho Đỗ sư trưởng!Sài Tử Thương trầm mặc hồi lâu, trong lòng sinh ra một cỗ hi vọng nói:02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 558: Uy hiếp! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Được!Nhạc Trọng khởi binh phiến loạn, bên trong Quý Trữ thị vô số ngưu quỷ xà thần liền nhảy đi ra.

Cả thành thị biến thành một mảnh đốt phá cướp bóc, thật nhiều tên côn đồ nhảy ra đầu đường không chút kiêng nể hoành hành, phát tiết hắc ám trong lòng, cục diện rung chuyển không sao chịu nổi.Quý Trữ thị rất nhanh làm ra phản ứng, vô số cảnh sát, đặc cảnh nhanh chóng phân tán trong thành thị trấn áp đủ loại bạo loạn.

Bộ đội của Đỗ Thiện Hùng trú đóng ngoại thành cũng nhanh chóng điều động quân đội đánh vào trong Quý Trữ thị.Khi bộ đội của Đỗ Thiện Hùng vây quanh kho lương, Sài Tử Thương đi ra khỏi chỗ đóng quân của Nhạc Trọng quay về trong bộ đội của Đỗ Thiện Hùng.Bên trong một trung tâm chỉ huy lâm thời, Sài Tử Thương gặp được người lãnh đạo trực tiếp Đỗ Thiện Hùng.Đỗ Thiện Hùng mặc quân phục chỉnh tề, gương mặt tràn ngập uy nghiêm của thượng vị giả, mái tóc đã hoa râm, thân thể mang theo cỗ sát khí của quân nhân.

Hắn lẳng lặng nghe xong lời miêu tả của Sài Tử Thương về tình huống cơ bản của đội ngũ đối phương, cau mày nói:- Hắn thật sự uy hiếp cậu muốn đốt kho lương?Gần chín mươi vạn người sống sót của Quý Trữ thị đều trông cậy vào mấy chục vạn tấn lương thực trong kho lương mà sinh tồn, một khi kho lương bị đốt, thành phố Quý Trữ lập tức hỏng mất.Sài Tử Thương nhìn Đỗ Thiện Hùng, biết lão thủ trưởng đã thật giận dữ, hắn không thể không kiên trì nói:- Dạ!Trong lòng Đỗ Thiện Hùng phẫn nộ, nhịn không được vỗ mạnh lên mặt bàn, chấn đến tay phải hắn run lên:- Hừ!

Thật sự là ác phỉ không nhìn được đại cục!Trong cuối thời, cũng không phải toàn bộ cao tầng đều là cường hóa giả thực lực cường đại.

Cường hóa giả thực lực mạnh mẽ giỏi về chiến đấu bình thường đều là chiến sĩ chiến đấu tại tuyến đầu.

Cao tầng quân đội phần lớn đều là một ít người thường.

Quân tử không đứng dưới bức tường sắp đổ, ngươi không có khả năng trông cậy một lão nhân cần nhờ nhiều cao thủ quân đội bảo hộ cầm Đường đao chạy ra ngoài chém tang thi.Nhạc Trọng gặp được thật nhiều thủ lĩnh đều là cường hóa giả thực lực cao cường, đó là bởi vì trong thế giới mà trật tự hoàn toàn hỏng mất, chỉ có cường giả thủ lĩnh mới có thể phục chúng, ngươi không bổn sự dẫn mọi người tìm thực vật, ai thèm nhìn tới ngươi.Một người trong ban tham mưu tên Lưu Hiên tiến lên nhìn Đỗ Thiện Hùng hỏi:- Sư trưởng, cần tiêu diệt bọn hắn không?Sắc mặt Đỗ Thiện Hùng tức giận biến thành tím xanh, chửi ầm lên:- Tiêu diệt bọn hắn?

Nếu bọn hắn tung mồi lửa đốt lương thực, các người ăn cái gì?

Óc heo!Tên sĩ quan tham mưu bị sư trưởng mắng một tiếng sắc mặt trướng lên đỏ bừng sau đó yên lặng thối lui sang một bên.Trong quân có người mắng to nói tục chủ yếu chỉ là một chuyện thật bình thườn.

Tuy rằng Đỗ Thiện Hùng là một sư trưởng, nhưng cũng từ cơ sở bò đi lên, một khi tức giận mắng người cũng thập phần khó nghe.Đỗ Thiện Hùng cố gắng bình tĩnh lại gắt gao nhìn chằm chằm Sài Tử Thương hỏi:- Hắn có điều kiện gì?Sài Tử Thương do dự một thoáng mới cắn răng nói:- Sư trưởng, hắn muốn ông lập tức lui binh ra sau mười cây số, nếu một giờ sau hắn sẽ bắt đầu đốt lương!

Một khi chúng ta tấn công hắn, hắn liền giết sạch những huynh đệ bị hắn bắt làm tù binh!Đỗ Thiện Hùng nghe vậy giận run, đứng bật lên, cơ hồ rít gào quát:- Hắn vọng tưởng!

Đỗ Thiện Hùng này chưa bao giờ sẽ bị uy hiếp!

Sài Tử Thương, cậu lập tức đi nói với Nhạc Trọng, để cho hắn lập tức dẫn người đi ra đầu hàng!

Nếu không đại quân của tôi vừa đến, hắn sẽ chết không có chỗ chôn!- Sư trưởng, không được!- Sư trưởng, nguôi giận ah!- …Ban tham mưu bên cạnh Đỗ Thiện Hùng vội vàng tiến lên khuyên nhủ.

Bọn họ đều không nghĩ rằng bộ đội của mình có tiêu diệt được Nhạc Trọng hay không, nhưng một khi Nhạc Trọng thật sự đốt kho lương, quân đội của họ chỉ trong vài ngày sẽ bị sụp đổ, không có lương thực ăn, ai sẽ giúp ngươi đánh giặc.Ban tham mưu bên cạnh Đỗ Thiện Hùng vừa khuyên, hắn càng thêm phẫn nộ, rút ra súng lục lớn tiếng quát:- Đừng khuyên!

Ai khuyên tôi nữa tôi lập tức bắn chết hắn!

Bản thân tôi muốn nhìn xem Nhạc Trọng có dám đốt kho lương kia hay không!Đỗ Thiện Hùng giận dữ đám người chung quanh đều trầm mặc.

Tính tình hắn dữ dằn, một khi tức giận cơ hồ không ai có thể ngăn cản được hắn.

Nếu bởi vì chọc tức hắn mà bị bắn chết thật sự là không đáng.Đúng lúc này một gã quan quân vô cùng kích động tiến vào lớn tiếng báo cáo:- Sư trưởng, không tốt!

Nhạc Trọng bắt đầu đốt lương!

Một kho thóc đã bị đốt lên!Đỗ Thiện Hùng lập tức cảm thấy toàn thân lạnh lẽo tay chân phát run, thân thể không ngừng run rẩy:- Cái gì!

Hắn đốt kho thóc!Tuy rằng tính tình Đỗ Thiện Hùng dữ dằn, nhưng không phải đồ đần, hắn thập phần rõ ràng hậu quả mà Nhạc Trọng đốt cả kho lương.

Đó chính là khiến cho trật tự trong Quý Trữ thị hoàn toàn hỏng mất, nơi này sẽ hóa thành địa ngục nhân gian, sư đoàn mà hắn quản hạt cũng sẽ sụp đổ.Hai mắt Sài Tử Thương đỏ đậm đi tới trước người Đỗ Thiện Hùng quỳ xuống tận lực cầu xin nói:- Sư trưởng, triệt đi!

Hắn thật sự sẽ đốt hết kho lương!

Vì huynh đệ cùng chín mươi vạn dân chúng Quý Trữ thị, xin ngài triệt binh đi!- Sư trưởng, triệt đi!- Triệt đi!- …Ban tham mưu lập tức cầu xin Đỗ Thiện Hùng.Đỗ Thiện Hùng có chút vô lực đưa tay đỡ trán, nhắm hai mắt lại thống khổ nói:- Triệt đi!- Dạ!Nhận được mệnh lệnh của Đỗ Thiện Hùng, từng sĩ quant ham mưu vội vàng hướng đại bộ đội truyền mệnh lệnh.Đại quân vây quanh kho lương Quý Trữ thị nhanh chóng lui vào trong thành phố.- Rốt cục đã lui!Bên trong kho lương Nhạc Trọng nhìn thấy bộ đội của Đỗ Thiện Hùng nhanh chóng rút khỏi, trong lòng không nhịn được thở ra một hơi nhẹ nhõm.Nhạc Trọng cũng biết rõ hậu quả nếu đốt hết kho lương, trật tự của Quý Trữ thị sẽ lập tức hỏng mất, bộ đội dưới trướng Đỗ Thiện Hùng cũng sẽ không duy trì được bao lâu mà hỏng mất.Chính bởi vì như vậy, cho dù Nhạc Trọng sau này có toàn lực ra tay cứu vớt cũng sẽ có mấy vạn người chết trong đói khát lẫn bạo loạn rung chuyển.

Hắn cũng không muốn chứng kiến cảnh tượng như thế.Bạch Tiểu Thắng đi tới bên cạnh Nhạc Trọng hỏi:- Thủ lĩnh, vì sao không trực tiếp đốt kho lương?

Chỉ cần đốt kho lương, Quý Trữ thị sẽ lập tức lâm vào hỏng mất, hoàn toàn hỗn loạn.

Đỗ Thiện Hùng sẽ không duy trì được bộ đội, như vậy không phải sẽ là thời cơ tốt nhất của chúng ta sao?Bạch Tiểu Thắng cũng là một người thông minh, hắn chứng kiến Nhạc Trọng đốt một kho thóc thì Đỗ Thiện Hùng liền mang binh thối lui, nghĩ lại liền hiểu ra đạo lý bên trong.

Đối với những thực lực căn cơ bất ổn từ bên ngoài đến như bọn họ, Quý Trữ thị bị hỗn loạn đối với bọn họ là có lợi nhất.Nhạc Trọng nhìn Bạch Tiểu Thắng, ngữ khí sâu xa nói:- Đốt kho lương trong Quý Trữ thị ít nhất sẽ chết hơn vạn người.

Nơi này chính là Trung Quốc!Nếu như là ở ngoại quốc, Nhạc Trọng cũng mặc kệ đốt bao nhiêu kho lương, chết bao nhiêu người, chỉ cần đạt tới mục đích hắn sẽ đi làm.

Tỷ như cần dùng một mồi lửa đốt sạch kho lương của Ngô Nham Hồng, hắn tuyệt đối sẽ không nửa phần nương tay.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 559: Uy hiếp! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBạch Tiểu Thắng tò mò hỏi:- Vậy thủ lĩnh vì sao không nhân cơ hội bức bách đám người Đỗ Thiện Hùng, làm cho bọn hắn trực tiếp đầu hàng?

Như vậy không phải cả Quý Trữ thị đều nằm trong tay chúng ta sao?Nhạc Trọng nhìn vào từng chiếc xe tăng lui lại xa xa, chậm rãi nói:- Nếu bọn hắn muốn liều cá chết lưới rách thì làm sao bây giờ?

Luận thực lực chân chính hiện tại chúng ta còn chưa phải đối thủ của bọn họ.

Cho dù sau đó bọn hắn sẽ hoàn toàn hỏng mất, nhưng người của chúng ta chỉ sống sót được hai thành đã là rất giỏi!Nếu Đỗ Thiện Hùng thật sự phát điên liều lĩnh vận dụng trọng pháo đến tiêu diệt thế lực của Nhạc Trọng cũng không phải là việc gì khó.

Bị trọng pháo bao trùm pháo kích, cho dù vận khí của hắn tốt bao nhiêu cũng phải trực tiếp quy thiên, càng không cần nói tới những cao thủ khác.Hơn nữa Nhạc Trọng xây dựng Thiên Minh lại mạnh mẽ thu phục nhiều cao thủ, có người nguyện ý làm việc cho hắn nhưng cũng có người bị hắn bức bách nên miễn cưỡng khuất phục, càng nhiều cao thủ khác chỉ là a dua, ai mạnh thì họ đầu phục ai.

Trọng pháo mà oanh tới, chỉ sợ Thiên Minh sẽ lập tức sụp đổ.Thời buổi bây giờ không phải ngươi cứu ai một mạng thì họ phải mang ơn ngươi, làm trâu làm ngựa cho ngươi như thời cổ đại.

Thời buổi hiện đại ngươi đi đường tốt bụng nâng đỡ một bà cụ đứng dậy còn bị người tố cáo ngươi đụng người vào cục cảnh sát.

Ngươi cứu người một mạng cũng chưa chắc người mang ơn ngươi.

Bởi vậy Nhạc Trọng chỉ dựa vào hiệu quả lợi ích, lúc trước khi hắn cứu hai mẹ con Mạc Hương Lăng liền muốn đối phương dốc sức cho hắn cả đời đó thôi.Người thiện lương ở cuối thời cũng không hề ít, nhưng bọn họ rất khó trở thành một gã thủ lĩnh đủ tư cách, cũng rất khó trở thành một vị kiêu hùng tung hoành cuối thời.Sở dĩ Đỗ Thiện Hùng không dám làm như vậy là bởi vì khu vực này có kho lương, Nhạc Trọng chỉ cần thiêu hủy nơi này, mọi người xem như tứ tán, hiện giờ cục diện giằng co thì song phương mới có cơ hội ngồi xuống ngang hàng đàm phán.Nhạc Trọng trầm tư một lúc, nhìn Bạch Tiểu Thắng phân phó:- Đi gọi Đan Hoành đến cho tôi!Đan Hoành bị gọi tới, thật cẩn thận nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc lão đại, ngài gọi tôi?Đan Hoành là một người thông minh, hắn tuyệt đối biết rõ sẽ bị cướp đoạt chức đồn trưởng đồn cảnh sát.

Đã không còn chức vụ, hắn không là cái rắm gì, giá trị lợi dụng cực thấp.

Hiện tại hắn chỉ có thể gắt gao ôm chặt đùi Nhạc Trọng, đem tư thế phóng được thật thấp.

Nếu không Nhạc Trọng ném hắn ra ngoài, hắn tuyệt đối không thấy ánh mặt trời ngày mai.Nhạc Trọng nhìn Đan Hoành trầm giọng nói:- Ông đại biểu cho tôi đi theo bọn hắn đàm phán!

Điểm mấu chốt của tôi là lấy hai vạn tấn lương thực trong kho lương này!

Ngoài ra không cần thiết.

Nhưng mỗi ngày tôi sẽ cho người đem lương thực vận chuyển ra, nhưng kho lương nhất định phải do người của tôi đến gác.

Đồng thời Quý Trữ thị phải hoàn toàn mở ra cho tôi chiêu mộ công nhân, không được ngăn trở.

Nếu có người thương tổn người của tôi, phải theo quy củ của tôi xử lý.

Cuối cùng, làm cho bọn hắn đem thủ cấp của đám đầu sỏ gây nên sự kiện lần này là Địch Nha, Lục Đào, Trầm Lạc Nhạn, Thân Giang Hà, Cao Minh Hào lấy đến cho tôi!

Ông chỉ cần làm được xinh đẹp tôi sẽ không bạc đãi ông!Bên trong kho lương có gần năm mươi vạn tấn lương thực, đây đều là lương thực mà Đỗ Thiện Hùng tích góp từng chút một, Nhạc Trọng cũng biết hắn không thể độc chiếm toàn bộ lương thực, bởi vậy cũng không có ý nghĩ đem toàn bộ kho lương nuốt vào.- Dạ, thuộc hạ cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Nghe được lời nói của Nhạc Trọng, Đan Hoành vừa hưng phấn vừa rét lạnh trong lòng.

Hắn hưng phấn là vì rốt cục Nhạc Trọng chịu trọng dụng hắn, nếu hắn đàm phán thật tốt, hắn tuyệt đối có thể chiếm cứ được địa vị trong thế lực của Nhạc Trọng.

Hắn cảm thấy rét lạnh chính là Nhạc Trọng yêu cầu thủ cấp của đám cao tầng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang, hiển nhiên cực kỳ độc ác tàn nhẫn, ông chủ như vậy thật rất khó hầu hạ.Bên trong phòng hội nghị Ủy ban thành phố Quý Trữ, hai ban lãnh đạo Quý Trữ thị cùng Nam Trữ thị cùng các đại lão quân đội đều hội tụ trong phòng, thương thảo nên làm sao ứng đối chuyện Nhạc Trọng chiếm cứ kho lương, ngang ngược càn rỡ đến cực điểm.Vẻ mặt Lý Cửu Minh dữ tợn nói:- Đám người Nhạc Trọng là một khối u ác tính ký sinh trên người Quý Trữ thị của chúng ta, hơn nữa còn là một khối u ác tính sẽ khuếch tán.

Tôi cho rằng hẳn nên lập tức mang binh tiêu diệt hắn!

Chúng ta tuyệt không thể thỏa hiệp đối với ác thế lực!

Một khi thỏa hiệp một lần, sẽ có lần hai, lần ba!

Chúng ta nhất định phải bảo trì cứng rắn tuyệt đối, liều mạng với hắn!Lý Hoành Chi là con trai bảo bối duy nhất của Lý Cửu Minh.

Lý Cửu Minh tuổi già được con trai, bởi vậy vô cùng sủng nịch hắn, Lý Hoành Chi muốn có ngôi sao trên trời hắn sẽ hái xuống cả ánh trăng.

Vừa nghe nói Lý Hoành Chi bị Nhạc Trọng phái người giết chết, lý trí của hắn cơ hồ hỏng mất, trong đầy chỉ nghĩ làm sao tìm Nhạc Trọng để báo thù cho con mình.Nghe xong lời nói của Lý Cửu Minh, mọi người bên trong phòng hội nghị đều nhíu mày.

Nếu mạnh mẽ công kích Nhạc Trọng, Nhạc Trọng đem kho lương đốt sạch, trật tự trong Quý Trữ thị sẽ hoàn toàn hỏng mất.Đến lúc đó ngoại trừ một ít gia đình giàu có còn lưu chút lương thực dự trữ, còn lại những người sống sót đang giữ thật nhiều lương phiếu đều sẽ nổi điên.

Những nhân vật cao tầng như bọn họ cũng sẽ bị những người sống sót nổi điên xé thành mảnh nhỏ.Con người nếu bị buộc lên tuyệt lộ, chỉ cần một người vung tay hô to, sẽ hình thành một cỗ lực lượng đáng sợ, hoàn toàn đem cả Quý Trữ thị phá hủy.Trên thực tế nếu không phải chính phủ đúng lúc phong tỏa tin tức Nhạc Trọng chiếm cứ kho lương, chỉ sợ cả Quý Trữ thị đã muốn đại loạn.Vì suy nghĩ cho bản thân cùng gia đình mình, ngay cả tâm phúc của Lý Cửu Minh cũng không ủng hộ hắn, chỉ bảo trì trầm mặc.Đúng lúc này chủ tịch thành phố Quý Trữ Trầm Anh thản nhiên chậm rãi nói:- Tôi không đồng ý!

Tôi cho rằng đối với Nhạc Trọng nên vỗ yên hắn là chủ yếu.

Hắn không thiêu hủy kho lương thì chúng ta còn có thể nói chuyện.

Cần phải đàm phán!

Về phần khởi nguyên trong chuyện này, vốn là vì một vài đồng chí bảo đảm không nghiêm, để cho người nhà cấu kết hắc thế lực, đảm đương ô dù cho hắc thế lực, vì vậy mới bức Nhạc Trọng làm phản.

Tôi đề nghị cho người của Ban kỷ luật thanh tra cùng cảnh sát tạo thành tổ điều tra, cẩn thận tra xét chuyện này!Sắc mặt Lý Cửu Minh đại biến, vỗ bàn chỉ vào Trầm Anh rống lớn:- Trầm Anh!

Ý của ông là ám chỉ tôi làm ô dù cho hắc thế lực sao?

Ông có chứng cớ sao?

Không có chứng cớ thì không cần ngậm máu phun người!

Lúc trước không có tôi, ông có thể lên làm chủ tịch thành phố Quý Trữ?Trầm Anh nghe được lời nói của Lý Cửu Minh, sắc mặt hơi thay đổi.

Lúc trước hắn sở dĩ làm được chức chủ tịch thành phố Quý Trữ đích xác là có nhờ vào Lý Cửu Minh.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 560: Đàm phán.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng thời buổi bây giờ nếu không luồn cúi căn bản đừng mong lên làm quan.

Tuy rằng Trầm Anh vẫn thường xuyên luồn cúi, trên người cũng có đủ loại tật xấu của quan chức chính phủ, nhưng tổng thể mà nói vẫn được xưng tụng là một vị quan tốt.

Hắn giáo dục con cái rất tốt lẫn nghiêm khắc, cũng không giống như nhiều quan viên khác dạy dỗ con cái biến thành quan nhị đại ngang ngược lộng hành, khi nhục dân chúng.

So sánh giữa hắn cùng Lý Cửu Minh, quả thật là khác nhau một trời một vực.Đúng lúc này tâm phúc của Trầm Anh nguyên là phó bí thư chính pháp ủy Quý Trữ thị An Trường Sinh đột nhiên nói:- Cá nhân tôi cho rằng chủ tịch Lý Cửu Minh đã không còn thích hợp đảm đương chức lãnh đạo Nam Trữ thị.

Tôi đề nghị hiện tại tiến hành hội nghị ủy viên thường ủy lâm thời, hơn nữa cùng nhau biểu quyết.

Tôi đề nghị tạm dừng hết thảy chức vụ của đồng chí Lý Cửu Minh, giao cho Ban kỷ luật thanh tra thẩm tra!Nói xong An Trường Sinh lập tức giơ cao tay.Trong ánh mắt chăm chú như lang sói của Lý Cửu Minh, bên trong hai ban lãnh đạo từng ủy viên thường ủy đều giơ tay bỏ phiếu đồng ý đình chỉ hết thảy chức vụ của Lý Cửu Minh.Đúng lúc này một cánh tay mà Lý Cửu Minh hoàn toàn không nghĩ tới cũng giơ lên, trong lòng Lý Cửu Minh rung mạnh, cắn răng gằn từng chữ:- Tốt!

Không nghĩ tới ngay cả anh cũng phản bội tôi!

Vương Như Hà!Trước cuối thời Vương Như Hà là do một tay Lý Cửu Minh đề bạt làm bí thư chính pháp ủy của Nam Trữ thị.

Sau cuối thời, hắn cùng Lý Cửu Minh trở thành thủ lĩnh giới quan chức Nam Trữ thị, song phương liên kết thập phần chặt chẽ.

Lý Cửu Minh làm sao cũng không nghĩ tới Vương Như Hà lại trở thành một thành viên trong nhóm người muốn cướp đoạt chức quyền của hắn.Vương Như Hà thương hại liếc mắt nhìn Lý Cửu Minh thản nhiên nói:- Lý Cửu Minh, ông điên rồi!

Chúng tôi cũng không thể điên cùng ông, chôn chung với ông!Vương Như Hà luôn kết giao rất tốt với Lý Cửu Minh, nhưng hắn cũng không muốn mạo hiểm khiến cho cả Quý Trữ thị đại loạn mà cùng Nhạc Trọng quyết một trận tử chiến.

Hơn nữa nếu có thể lôi Lý Cửu Minh đi xuống, như vậy hắn có thể lật đổ địa vị của Lý Cửu Minh trở thành thủ lĩnh quan chức Nam Trữ thị, quyền thế có ai mà không thích?Trầm Anh nhìn Lý Cửu Minh bị bác đoạt hết quyền lực thản nhiên nói:- Thông qua một nửa phiếu!

Từ giờ trở đi tạm dừng toàn bộ chức vụ của Lý Cửu Minh!Lý Cửu Minh hai mắt đỏ đậm lớn tiếng rít gào:- Tôi không phục!

Tôi thuộc quyền lãnh đạo của tỉnh!

Nếu muốn bãi miễn tôi, phải do Ban tổ chức trung ương ra mặt!

Các người là vật gì?

Còn muốn bãi miễn tôi?

Việc này không hợp pháp!Lý Cửu Minh biết rõ một khi hắn không còn thân phận chủ tịch Nam Trữ thị, chỉ sợ rất nhanh sẽ tử vong.

Đây chính là cuối thời, không ai rảnh rỗi đi bàn chuyện nhân quyền với ai.Đúng lúc này hai gã nhân viên Ban kỷ luật thanh tra đi vào nhìn Lý Cửu Minh nói:- Đồng chí Lý Cửu Minh, chúng tôi là người của Ban kỷ luật thanh tra.

Xin mời ông theo chúng tôi đi một chuyến!Lý Cửu Minh nhìn thấy hai gã cán bộ Ban kỷ luật thanh tra lập tức hiểu được hết thảy, hắn tràn ngập vẻ oán độc nhìn Trầm Anh nói:- Tốt, Trầm Anh!

Ông đã chuẩn bị kỹ càng rồi đi!

Xem ra tôi có nói cũng vô dụng, tôi đi với các người một chuyến!

Các người tuyệt đối sẽ hối hận!Nói xong Lý Cửu Minh đi theo hai nhân viên Ban kỷ luật thanh tra áp giải ra ngoài.Ngay khi Lý Cửu Minh vừa đi ra, Đan Hoành thản nhiên đi vào trong phòng hội nghị, Bạch Tiểu Thắng đi theo đảm đương hộ vệ của hắn.Trầm Anh chỉ vào Đan Hoành hướng mọi người trong phòng giới thiệu:- Tôi giới thiệu với mọi người một chút, vị này là sứ giả Đan Hoành do Nhạc Trọng phái tới đàm phán!Nói xong Trầm Anh giới thiệu toàn bộ mọi người trong phòng cho Đan Hoành biết rõ thân phận bọn họ.Lúc này Nhạc Trọng đã thành danh hơn nữa còn chiếm lấy kho lương, không ai biết được tương lai sẽ như thế nào.

Bởi vậy tuy rằng bọn họ có chút khinh bỉ Đan Hoành, nhưng lại ra vẻ thập phần nhiệt tình khách sáo chào hỏi với hắn.Đan Hoành nhìn thấy những viên quan lớn ngày xưa đều nhiệt tình chào hỏi mình, hưng phấn tới mức xương cốt trong người giống như nhẹ hơn rất nhiều.Đỗ Thiện Hùng liếc mắt nhìn Đan Hoành, sắc mặt trầm xuống nói:- Đan Hoành, Nhạc Trọng cho anh tới đây, hắn có lời gì muốn nói với chúng tôi?Vẻ mặt Đan Hoành giống như thật bất đắc dĩ chậm rãi nói:- Trên thực tế lần này chúng tôi hoàn toàn vô tội!

Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang ở trong Đại Dung sơn mạch trực tiếp phản bội cả Quý Trữ thị.

Là thủ lĩnh nhà tôi dẫn người đi tiêu diệt hai mươi vạn thú triều sắp xâm phạm Quý Trữ thị, nhờ vậy mới cứu được chín mươi vạn người sống trong thành phố này.

Nhưng các vị làm sao đối đãi đại anh hùng đại hào kiệt như thủ lĩnh của chúng tôi?

Thiên Long bang phái người tới giết cha mẹ hắn, các vị không giúp còn chưa nói, còn mang theo bộ đội đi bao vây tiễu trừ bộ hạ của thủ lĩnh chúng tôi, trước mọi người còn lăng nhục muốn sát hại thủ lĩnh của chúng tôi.

Thử hỏi một vị anh hùng hào kiệt lập nhiều công lớn bị lăng nhục muốn xử tử, hắc thế lực cùng ô dù thì nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật!

Thử hỏi làm như vậy trái tim ai không băng giá?

Ai còn nguyện ý dốc sức vì Quý Trữ thị?

Thủ lĩnh của chúng tôi muốn được bồi thường đã xem như thập phần khoan hồng độ lượng!Đứng một bên Bạch Tiểu Thắng nghe xong lời nói của Đan Hoành, sắc mặt biến thành đặc sắc, khóe môi nhếch lên cơ hồ nhịn không được muốn bật cười.Nhạc Trọng tiêu diệt thú triều là vì hắn bị dồn tới tuyệt cảnh, không diệt thú triều thì hắn sẽ bị thú triều trực tiếp cắn nuốt.

Hắn hoàn toàn vì mình nên mới liều mạng như vậy.

Nhưng đi vào trong miệng Đan Hoành thì Nhạc Trọng lại biến thành đại anh hùng đại hào kiệt vì nước vì dân, vì chín mươi vạn nhân khẩu trong Quý Trữ thị mà liều lĩnh.

Hơn nữa Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang đúng là hắc thế lực, nhưng Nhạc Trọng cũng không được sạch sẽ, nếu chân chính so sánh hắn chính là đại quân phiệt đại kiêu hùng, còn nguy hiểm hơn Thiên Long bang gấp mười lần.Hiển nhiên là Đan Hoành trợn tròn mắt nói lời bịa đặt, bản lĩnh tùy ý vặn vẹo sự thật đã đạt tới đăng phong tạo cực.

Chẳng thể trách có câu nói nếu lúc cưỡng hiếp người mà đeo áo mưa thì sẽ không tính là cưỡng hiếp, loại câu nói dối vừa nhìn liền sẽ bị vạch trần chỉ chuyên thốt ra từ miệng các quan chức chính phủ.Trầm Anh cũng là lão hồ ly, hắn biết lời nói của Đan Hoành không phải đúng sự thật, nhưng người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, hắn theo lời nói của Đan Hoành trợn tròn mắt nói lời bịa đặt:- Quý Trữ thị là địa phương có luật pháp công chính, tuyệt đối sẽ không để anh hùng đã đổ máu phải rơi lệ.

Những kẻ xấu làm ô dù cho hắc thế lực là một nhóm bại hoại trà trộn trong cơ quan chính phủ.

Hiện tại kẻ xấu đã bị trừng phạt, như vậy kho lương mà Nhạc Trọng vẫn luôn bảo hộ dùm chúng tôi có nên trả lại cho chúng tôi hay không?Đan Hoành uống hớp trà, trấn định xuống, suy nghĩ một thoáng sau đó tổ chức lại ngôn ngữ:02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 561: Ám sát!

Biến loạn! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Thứ nhất trong kho lương có hai mươi vạn tấn lương thực là của chúng tôi!

Ngoài ra thì nên của ai thì người đó lấy.

Mỗi ngày chúng tôi sẽ vận chuyển lương thực đi ra ngoài, nhưng phải do người của chúng tôi canh gác kho lương.

Thứ hai, Quý Trữ thị nhất định phải hoàn toàn mở ra, cho chúng tôi chiêu mộ công nhân mà không được ngăn trở.

Nếu có ai thương tổn người của chúng tôi, phải xử lý theo quy củ của chúng tôi.

Thứ ba, chúng tôi cần thủ cấp toàn bộ cao tầng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang.

Chỉ cần làm được ba điều kiện này, lương thực của Quý Trữ thị sẽ không thiếu, chúng tôi cũng sẽ không làm chuyện gì có lỗi với Quý Trữ thị!Trầm Anh nhướng mày cò kè mặc cả với Đan Hoành:- Điều thứ ba thì dễ thương lượng.

Nhưng hai mươi vạn tấn lương thực thì nhiều lắm!

Nhiều nhất cho các vị năm vạn tấn.

Hơn nữa kho lương trọng địa, sao có thể các vị khổ cực một mình canh giữ.

Bên này chúng tôi cần phái vài người đi qua.

Về điều thứ hai, Quý Trữ thị là một xã hội pháp chế, mọi người phải chịu pháp luật ước thúc, tuyệt đối không thể để một nhà của các vị đặc lập độc hành!- Không được…Trong lòng Đan Hoành vui vẻ, nguyên Nhạc Trọng chỉ yêu cầu hai vạn tấn lương thực, hiện tại hắn mới mở miệng đã tăng lên được thêm ba vạn tấn, đây cho thấy rõ tác dụng cùng bổn sự của hắn.

Sắc mặt hắn không thay đổi trực tiếp cự tuyệt, sau đó lại đưa ra lời đề nghị khác.Ngay khi Đan Hoành đang cùng đám người Trầm Anh cò kè mặc cả thương lượng, hai gã nhân viên công tác trong Ban kỷ luật thanh tra áp giải Lý Cửu Minh đi tới trong một gian phòng.Đột nhiên cửa phòng bị người đá văng, bốn gã nam nhân mặc quần áo bộ đội đặc chủng xông vào trong phòng, cầm chủy thủ hướng hai gã nhân viên đâm tới.Cơ hồ chỉ trong chớp mắt hai nhân viên công tác bị hai thanh chủy thủ đâm thấu trái tim vô lực ngã trên mặt đất.Chứng kiến một màn máu tanh kia, sắc mặt Lý Cửu Minh tái nhợt, thân thể run lên nhè nhẹ, cắn răng nhìn bốn nam nhân kia hỏi:- Các anh là ai?Đúng lúc này Cao Minh Hào do cao thủ Thanh Trúc bang vây quanh đi nhanh vào phòng nhìn Lý Cửu Minh mỉm cười đầy mị lực nói:- Lý chủ tịch, ông không nhận thức tôi sao?Ban đầu trong cuộc chiến với thú triều biến dị tại tiểu trấn, Cao Minh Hào dẫn người thoát khỏi thật nhanh, do hắn quyết đoán lại chạy nhanh, hơn nữa vận khí cũng không tệ, chỉ vứt bỏ hơn trăm bang chúng mà toàn bộ tiến hóa giả trong bang không ai tử vong, lực lượng trong tay hắn mạnh hơn Thiên Long bang vài phần.Sắc mặt Lý Cửu Minh chợt hồi phục lại huyết sắc nhìn chằm chằm Cao Minh Hào hỏi:- Anh là Cao Minh Hào, anh đến tìm tôi làm gì?

Tôi đã bị bác đoạt chức vị chủ tịch thành phố!Lý Cửu Minh không phải kẻ đần, hắn đã mơ hồ đoán được ý đồ đến nơi đây của Cao Minh Hào.Cao Minh Hào dùng thanh âm tràn ngập hấp dẫn nói:- Lý chủ tịch, ngài cứ cam tâm bị người tước đoạt quyền lực cuối cùng sẽ bị giết chết sao?

Thù giết con không đội trời chung, chẳng lẽ ngài không muốn báo thù sao?Lý Cửu Minh vừa nghĩ tới đứa con bảo bối bị chết trong tay Nhạc Trọng, hai mắt hiện lên lửa giận tràn ngập, gằn từng chữ:- Đương nhiên muốn!Cao Minh Hào khẽ cười nói:- Hiện giờ đang có một cơ hội tốt đặt ngay trước mặt của ngài!

Lý chủ tịch, chỉ cần ông theo chúng tôi hợp tác, liên thủ cướp lấy Quý Trữ thị.

Tới lúc đó muốn giết chết một Nhạc Trọng chỉ cần ngài động đầu ngón tay là có thể bóp chết hắn!Lý Cửu Minh sảng khoái đáp:- Được!

Anh muốn tôi làm gì?Hai mắt Cao Minh Hào ngưng tụ, trầm giọng hỏi:- Nếu toàn bộ những người trong phòng hội nghị kia đều đã chết!

Ông có mấy thành nắm chắc có thể nắm giữ bộ đội võ cảnh cùng cao thủ chính phủ?Cảnh sát, võ cảnh cùng cao thủ đoàn do chính phủ mời chào là một cỗ lực lượng thật lớn.

Đủ đem những bang phái như Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang nghiền thành phấn vụn.

Dù sao thế lực lớn nhất mạnh nhất Quý Trữ thị chính là quân đội cùng chính phủ, bọn hắn không mời chào cao thủ mới là chuyện lạ.Lý Cửu Minh suy nghĩ một lúc trầm giọng nói:- Tôi có trăm phần trăm nắm chắc nắm giữ võ cảnh bộ đội của Nam Trữ thị cùng bốn mươi tên cao thủ cường hóa trên 30 cấp.

Bên Quý Trữ thị tôi không xen tay vào được, không nắm chắc có thể mời chào được bọn hắn!Lý Cửu Minh là một trong mấy đầu sỏ của Quý Trữ thị, tự nhiên từng mời chào được không ít bộ hạ.

Với thân phận của hắn có rất nhiều người nguyện ý chủ động đi nhờ vả hắn, cầu xin hắn thu nhận và giúp đỡ.Cao Minh Hào nói:- Tốt!

Vậy nhờ ông đi thu phục bộ đội võ cảnh!

Bên này cứ giao cho chúng tôi!

Nhưng sau khi chuyện thành công, Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang muốn trở thành bang phái hợp pháp của Quý Trữ thị!Lý Cửu Minh sảng khoái đáp:- Được!

Tôi đáp ứng anh!Hiện tại giành quyền mới là mấu chốt nhất, chỉ cần có thể đoạt được quyền lực thì chuyện gì Lý Cửu Minh cũng dám làm.Trao đổi xong, Lý Cửu Minh nhanh chóng đi theo hai gã cao thủ hộ vệ rời khỏi nơi đó.Bởi vì ban lãnh đạo chính phủ cùng đại lão quân đội hội tụ một chỗ, công tác bảo an tự nhiên không thể khinh thường.Ngay cạnh bên văn phòng ủy ban có hai mươi chiến sĩ tinh nhuệ, ba mươi cường hóa giả trên 30 cấp, sáu tiến hóa giả bảo hộ.

Đội hình xa hoa như vậy, nếu không phải cao thủ cấp bậc như Nhạc Trọng hơn nữa là cao thủ có thật nhiều trang bị tăng cường, tuyệt đối không có khả năng xông vào.

Nếu ứng đối không tốt, vận khí không may, cho dù là cao thủ như Nhạc Trọng cũng phải chết trận.Đúng lúc này sáu gã nam tử mặc quần áo bình thường đi nhanh về hướng văn phòng ủy ban chính phủ.- Các anh là ai?Một gã chiến sĩ cầm súng cảnh giác nhìn sáu người kia quát lớn.Một gã nam tử trung niên đeo kính mắt, có vẻ thập phần nhã nhặn đem một thẻ công tác đưa cho chiến sĩ kia, nói:- Tôi là thư ký của bí thư thành ủy Đàm Đằng.

Đây là chứng minh công tác của tôi, điều hòa phòng hội nghị lầu bốn bị hỏng rồi, những người này là thợ sửa chữa.

Hôm nay tôi có báo cáo qua, anh có thể tra lại hồ sơ một chút!- Mời vào!Tên chiến sĩ tra xét thẻ công tác cùng bản ghi chép xong lập tức tránh đường.Đàm Đằng mang theo năm tên nam tử đi nhanh vào bên trong.Đàm Đằng nhìn năm nam tử cầu xin nói:- Như vậy được rồi chứ!

Van cầu các anh buông tha cho con gái của tôi đi, nàng là người vô tội!Một gã đại hán khôi ngô lạnh lùng nói:- Đàm bí thư, chỉ cần ông thành thật giúp chúng tôi hoàn thành chuyện này, chúng tôi cam đoan bình an cho con gái cùng vợ của ông, đi nhanh lên!Đàm Đằng bất đắc dĩ cắn răng dẫn năm tên nam tử đi tới trước phòng hội nghị.Năm tên nam tử đá văng cửa phòng vọt vào bên trong.Trong đó một gã nam tử cầm khẩu súng hướng về các vị quan viên ngồi trong phòng điên cuồng bắn phá.Một gã khác phát động kỹ năng, rút một thanh đại đao nhanh như quỷ mị hướng chỗ Đỗ Thiện Hùng vọt tới.Hai gã nam tử khác vừa xông vào liền lấy ra súng ống bắn phá về hướng các quan viên đang ngồi.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 562: Ám sát!

Biến loạn! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột tên rút một đôi chủy thủ màu xanh, dùng những bước chân kỳ dị lao tới chỗ Trầm Anh.Dị biến xảy ra quá mức đột ngột, các quan viên bất ngờ không kịp đề phòng liền bị những viên đạn bắn trúng, thân thể ngã xuống trong vũng máu thống khổ kêu thảm.Bạch Tiểu Thắng phản ứng cực nhanh, dị biến vừa phát sinh hắn đã lôi kéo Đan Hoành đụng vỡ cửa sổ nhảy ra ngoài đồng thời lớn tiếng quát:- Địch tập kích!

Địch tập kích!Kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Tiểu Thắng thập phần phong phú, vừa liếc mắt liền nhìn ra được năm gã cao thủ đều là tiến hóa giả, tuy rằng mỗi người đều kém hơn hắn một chút nhưng nếu đấu chiến sinh tử, một mình hắn đối chiến năm người cũng sẽ tử vong.

Hơn nữa hắn hoàn toàn không chút hảo cảm đối với đám quan chức Quý Trữ thị, lập tức trốn thoát, không hề có chút ý tứ giúp đỡ nhóm quan viên kia một tay.Vừa nghe tiếng gầm rú của Bạch Tiểu Thắng, những cao thủ tràn đầy khắp chung quanh tòa lầu đều lập tức lao vọt về bên này.Bên trong mưa đạn tràn ngập, những quan viên đều lần lượt ngã xuống trong vũng máu.Cơ hồ cùng một thời gian, từ sau lưng Đỗ Thiện Hùng nhảy ra một gã đại hán khôi ngô mặc quân phục thân cao tới hơn 1m90 tay cầm đại đao vọt tới.Chiến sĩ tay cầm đại đao vạm vỡ kia chính Đỗ Tử Minh, cháu trai của Đỗ Thiện Hùng, là một gã tiến hóa giả lực lượng hệ.

Sức chiến đấu của hắn cực kỳ khủng bố, có thể một đao chém giết một con biến dị thú nhị giai cấp thấp.Đỗ Tử Minh chắn ngang trước người Đỗ Thiện Hùng, những viên đạn bắn trúng người hắn liền bị đẩy bật trở ra, ở trên người hắn cũng mặc bì giáp của biến dị thú nhị giai.Chỉ cần không phải kẻ đần, sau khi tiếp xúc với biến dị thú người thông minh đều sẽ lợi dụng thuộc da cứng cỏi chế tạo bì giáp cho mình.Đỗ Tử Minh chịu đựng những viên đạn bắn tới, nổi giận gầm lên một tiếng, hung hăng chém một đao về hướng tiến hóa giả trước mặt.Song đao giao kích, phát ra thanh âm tiếng vang thật lớn, ánh lửa văng khắp nơi, tên tiến hóa giả cầm đại đao bị Đỗ Tử Minh chém một đao đánh văng ra ngoài, bật lui vài bước, khóe miệng tràn đầy máu, hiển nhiên đã bị thương.Tuy rằng đây là lần đầu tiên Đỗ Thiện Hùng bị nhân loại ám sát, nhưng hắn không hề bối rối mà bình tĩnh chui xuống dưới bàn.

Hắn chỉ là một người thường, cho dù mặc bì giáp biến dị nhị giai nhưng nếu có viên đạn bắn trúng đầu của hắn thì hắn vẫn sẽ tử vong.Ngay trong nháy mắt Đỗ Thiện Hùng cúi người, một gã tiến hóa giả lạnh lùng cười phát động kỹ năng.Một cây gai vô cùng bén nhọn từ dưới đất bắn ra, hung hăng oanh lên đầu Đỗ Thiện Hùng, đem đầu của hắn oanh thành phấn vụn.Nếu như có đủ thực lực còn có thể cảm giác được nguy hiểm mà tránh khỏi, nhưng mặc dù Đỗ Thiện Hùng là một sư trưởng, lại chỉ là một người bình thường, bị tấn công lập tức lấy đi tính mạng của hắn.- Thúc thúc!Đỗ Tử Minh chứng kiến Đỗ Thiện Hùng bị ám sát, hai mắt đỏ đậm, giống như con hổ điên chém mạnh một đao về hướng tên tiến hóa cầm đao.

Sức lực của hắn lớn vô cùng, mỗi đao chém xuống đều có cự lực đáng sợ tới mấy ngàn cân, chém tới mức tên cầm đao kia không ngừng thối lui, trên mặt hiện lên vẻ kinh hãi.- Đắc thủ, triệt!Chứng kiến Đỗ Thiện Hùng đã tử vong, tên cao thủ cầm đầu lớn tiếng quát.Ngay sau đó bốn gã tiến hóa còn lại lập tức bỏ qua mục tiêu xoay người hướng ra ngoài bỏ trốn, cũng không màng tới việc tiếp tục truy giết Trầm Anh.Năm tiến hóa giả vừa rút lui, một gã tiến hóa giả nhanh nhẹn hệ lúc này mới thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Hắn bảo hộ Trầm Anh thật cố hết sức, nếu đối phương tấn công thêm hai mươi giây nữa thì Trầm Anh tuyệt đối sẽ tử vong.Nhưng năm tiến hóa giả vừa lui ra ngoài đã cùng cao thủ thủ bên ngoài đối chiến lại với nhau.Sau cuộc chiến kịch liệt, năm tiến hóa giả lưu lại ba cỗ thi thể, hai người khác chạy thoát khỏi ủy ban chính phủ.Đan Hoành rất nhanh quay vào trong phòng hội nghị, hắn vừa nhìn thấy thi thể Đỗ Thiện Hùng sắc mặt đại biến, nhìn Bạch Tiểu Thắng kêu lên:- Nhanh!

Mau về báo cho thủ lĩnh Đỗ Thiện Hùng đã chết!

Đại bộ phận quan viên chính phủ đã chết!

Quý Trữ thị sẽ rối loạn!

Quý Trữ thị sẽ đại loạn!Đỗ Thiện Hùng là người nào?

Đó chính là cự trụ kình thiên của Quý Trữ thị.

Chính nhờ hắn dẫn theo bộ đội tiêu diệt hơn trăm vạn tang thi, cứu ra chín mươi vạn người sống sót.

Hắn là thủ lĩnh dã chiến quân của Quý Trữ thị, cũng là một lão quân nhân vô cùng xuất sắc.Lúc này Đỗ Thiện Hùng vừa chết, như vậy bộ đội sẽ không còn kẻ đứng đầu trấn thủ, tự nhiên sẽ phân tách thành vô số tiểu phái hệ.

Đồng thời bên trong phòng hội nghị, những quan chức đầu sỏ cơ hồ bị người giết hết sạch.Đã không có những quan viên kia, việc vận chuyển của cơ cấu Quý Trữ thị tuyệt đối sẽ xảy ra đình trệ.

Chỉ cần người có mưu đồ gây xích mích, cả Quý Trữ thị sẽ biến thành đại loạn.Tuy rằng quan chức của Đan Hoành không cao, nhưng khứu giác chính trị thập phần mẫn tuệ, hắn lập tức cảm giác được một cỗ gió lốc thật lớn nổi lên trong Quý Trữ thị, một cỗ gió lốc nếu không cẩn thận sẽ đem hắn cùng cả Nhạc Trọng thổi đến tan xương nát thịt.Bạch Tiểu Thắng không nói lời nào, lập tức dùng toàn lực chạy nhanh về nơi trú quân của Nhạc Trọng.Trong một biệt thự thập phần bí mật, Địch Nha nghe được thủ hạ hội báo, lạnh lùng cười ra lệnh:- Động thủ!- Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng đã chết!

Hắn bị Nhạc Trọng phái người ám sát chết!- Hiện tại Nhạc Trọng đang chiếm lĩnh kho lương!

Lương phiếu trong tay mọi người đều sẽ biến thành giấy vụn!- Mọi người mau nhanh đi tìm Nhạc Trọng tính sổ!

Bằng không lương phiếu của mọi người đều phải phế đi!- …Từng tên bang chúng Thiên Long bang che giấu trong đám người, cùng bang chúng Thanh Trúc bang không ngừng rắc đi lời đồn, kích động những người sống sót.- Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng bị Nhạc Trọng phái người ám sát?

Đỗ sư trưởng là người tốt bao nhiêu, Nhạc Trọng vì sao lại phái người ám sát hắn?

Thật sự là súc sinh!- Không tốt!

Lương phiếu trong tay tôi phải biến thành giấy vụn sao?- …Bị người kích động, thật nhiều người thường lâm vào trong khủng hoảng, điên cuồng tuôn về hướng kho lương.Nguyên bản nếu cơ cấu chính phủ còn tồn tại, loại lời đồn này tuyệt đối sẽ không dễ dàng khuếch tán.

Nhưng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang đã ám sát gần hai phần ba cao tầng Quý Trữ thị, cơ cấu chính phủ lập tức tê liệt hơn phân nửa.Hơn nữa Lưu Cửu Minh còn là người đầu tiên ra mặt thu phục đại bộ phận lực lượng võ trang vốn thuộc về ủy ban thành phố Nam Trữ thị, đồng thời còn lợi dụng lực lượng võ trang này bắt đầu tấn công lực lượng võ trang của ủy ban thành phố Quý Trữ thị.Hai phe phái đang điên cuồng chém giết lẫn nhau, tự nhiên không còn ai đi quản những người sống sót.Mà sau cái chết của Đỗ Thiện Hùng, quân đội nháy mắt liền phân tách thành Quý Trữ phái, biên quân phái, cường hóa giả phái, Nam Trữ phái, trẻ trung phái, trung niên phái…thật nhiều phe phái.

Vì tranh đoạt đại quyền chỉ huy, những phe phái kia không ngừng gây cãi, thậm chí có người còn trực tiếp đánh nhau.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 563: Sài Tử Thương đến hàng! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững tên côn đồ xông ra đầu đường, đốt giết cướp đoạt tài sản, không chuyện ác nào không làm.

Trên đường phố nơi nơi tràn đầy lửa đỏ, không ngừng truyền ra thanh âm tiếng kêu khóc, tiếng khóc thảm thiết, tiếng cười càn rỡ đắc ý của những tên lưu manh.

Thật nhiều người thường co đầu rút cổ trong nhà, nhìn ra thế giới địa ngục bên ngoài không ngừng lạnh run.Hỗn loạn!

Đại hỗn loạn!

Cả Quý Trữ thị đều lâm vào trong hỗn loạn đáng sợ.

Quý Trữ thị mất đi trật tự lập tức biến thành địa ngục nhân gian.Mà dưới sự xúi giục của Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang, hơn mười vạn người thường từ khắp bốn phương tám hướng hội tụ hình thành dòng người vọt tới trước kho lương.- Nhạc Trọng, lăn ra đây gặp chúng ta!- Nhạc Trọng, mày là súc sinh!

Vì sao mày ám sát Đỗ sư trưởng?- Nhạc Trọng, nhanh mở kho lương phát lương!- Mở kho lương!- Mở kho lương!- …Thật nhiều người thường hội tụ trước kho lương, đem thông đạo gần kho lương nhét được tràn đầy, bọn hắn lớn tiếng rít gào phẫn nộ, nếu không phải trước kho lương đặt hơn mười khẩu súng máy hạng nặng, bọn hắn đã sớm như ong vỡ tổ vọt vào cướp đoạt.Lúc này phụ trách thủ hộ bên ngoài kho lương chính là Trịnh Minh Hòa, hắn nhìn thấy đám người rậm rạp vây bên ngoài, mồ hôi lạnh chảy ròng, trong lòng tràn ngập áp lực.Đây rõ ràng là hơn mười vạn người bị châm ngòi hội tụ tới khu vực này, chỉ cần có chút gió thổi cỏ lay sẽ biến thành bạo loạn.Một khi xảy ra bạo loạn, nơi này nhất định sẽ máu chảy thành sông, cả kho lương cũng có thể bị thiêu hủy.- Tôi là đại trưởng lão Thanh Thạch bang Trịnh Minh Hòa!Trịnh Minh Hòa nhìn đám người đông đảo, cắn răng lớn tiếng nói:- Chúng tôi không có sát hại Đỗ sư trưởng Đỗ Thiện Hùng!

Các người mau rời khỏi nơi này, nếu không chúng tôi không khách khí!- Cẩu tạp chủng!

Hắn đang uy hiếp chúng ta!- Mọi người không phải sợ!

Chúng ta có hơn mấy vạn người, hắn không dám đụng tới chúng ta!- Đánh chết đám cầm thú này ah!- Mọi người cùng nhau xông lên!

Cướp lương thực!

Ai cướp được là của ai!

Bọn hắn không dám nổ súng!- Chúng ta nhiều người như vậy, một miếng nước bọt đủ đem bọn hắn chết đuối!

Mọi người cùng xông lên ah!- …Bên trong đám người, bang chúng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang lớn tiếng kích động.- Mọi người cùng nhau lên!

Lương thực đều là của chúng ta!

Mọi người cùng nhau chém giết!- Xông lên!Bị bang chúng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang châm ngòi, thật nhiều người sống sót liền tuôn về hướng kho lương như ong vỡ tổ.Trịnh Minh Hòa nhìn đám người xông tới, đầu óc như nổ tung không biết nên làm thế nào mới phải.Đúng lúc này, một bên truyền qua mệnh lệnh vô cùng kiên nghị của Hồ Nghị:- Nổ súng!

Đều toàn lực nổ súng cho tôi!Những chiến sĩ canh giữ trước những khẩu súng máy đều đưa mắt nhìn nhau, không biết phải làm sao.

Nếu như là tang thi, là biến dị thú bọn họ tuyệt đối sẽ không nương tay, sẽ lập tức thi hành mệnh lệnh đem quái vật bắn chết.

Nhưng trước mắt chính là nhân loại, hơn nữa còn là đồng bào của bọn họ.Trong mắt Hồ Nghị thoáng hiện hàn quang, trừng mắt nhìn các chiến sĩ, tay cầm đại đao, thanh âm băng hàn nói:- Tôi là phó liên trưởng do chính thủ lĩnh nhâm mệnh!

Chẳng lẽ các anh không nghe được mệnh lệnh của tôi sao?

Tôi mệnh lệnh toàn bộ nổ súng, bắn chết đám côn đồ!

Người chống quân lệnh, chém!Một gã chiến sĩ không nhịn được nói:- Hồ liên trưởng!

Bọn họ là nhân loại, hơn nữa còn là đồng bào của chúng ta.

Không phải tang thi, cũng không phải địch nhân của chúng ta!

Bọn họ chỉ là bình dân tay không tấc sắt!Hồ Nghị nhìn chiến sĩ kia, trong mắt chớp động hàn quang:- Nếu bây giờ còn không nổ súng, chúng ta đều phải chết không chỗ chôn!

Lập tức nổ súng!

Nếu không tôi sẽ chấp hành quân pháp!Hồ Nghị quay đầu nhìn Trịnh Minh Hòa trầm giọng nói:- Trịnh doanh trưởng!

Ngài không có dị nghị đi?Trong hệ thống của Nhạc Trọng đã chọn dùng danh hiệu quân chức.

Danh hiệu mang theo chân khí của bang phái như đường chủ hay đà chủ đã bất lợi với việc chỉnh biên chính quy hóa.- Nổ súng!Trịnh Minh Hòa nhìn Hồ Nghị, nhắm mắt lại, truyền ra mệnh lệnh cực kỳ tàn khốc.Nếu còn không nổ súng, những người thường đang phẫn nộ sẽ nhảy vào trong kho lương đem mọi thứ bên trong hoàn toàn phá hư!Trong chớp mắt mười hai khẩu súng máy hạng nặng trên kho lương đồng loạt nổ súng, màn đạn điên cuồng xỏ xuyên qua hư không quét thẳng vào đám người sống sót khiến máu thịt tung trời.- Giết người!- Chạy mau!- Bọn hắn nổ súng!- …Theo từng tiếng thét chói tai tràn ngập hoảng sợ, đám người vốn đang vô cùng giận dữ nhìn thấy những người khác ngã trong vũng máu, lập tức kinh hoàng, quay người chạy trốn.Số lượng hơn mười vạn người kéo dài tới mấy cây số, lúc này vừa nghe tiếng súng liền hỗn loạn, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.Cho dù trước cuối thời, chính phủ từng có tiền lệ mở xe tăng trấn áp dân chúng, vậy càng không cần nói tới cuối thời trật tự hỏng mất, những người thường kia vừa nghe tiếng súng liền kinh hoàng, bỏ chạy tứ tán.Trong lúc trốn chết, vô số người bị giẫm đạp, tử thương vô số, trên đường nơi nơi đều thấy được thi thể người bị giết chết.Không biết từ thời điểm nào Nhạc Trọng xuất hiện trên nóc kho lương, hắn nhìn thi thể tràn đầy phía trước, sắc mặt cực kỳ âm trầm.- Thủ lĩnh!Trịnh Minh Hòa nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện, trong lòng cả kinh, tiến lên cúi người thi lễ, hắn nhìn thấy vẻ mặt âm trầm của Nhạc Trọng, lại liếc mắt nhìn Hồ Nghị đứng một bên cắn răng tiến lên nói:- Thủ lĩnh, đây là mệnh lệnh của tôi!

Tôi nguyện ý gánh vác hết thảy trách nhiệm!Hồ Nghị chính là người bạn trung thành của Nhạc Trọng, trong thế lực ai cũng hay biết.

Bản thân Hồ Nghị là một tiến hóa giả hơn nữa còn là cường giả có được kỹ năng nhị cấp, trong cuộc chiến ở tiểu trấn đã lập được nhiều công huân.

Sau này tuyệt đối sẽ được trọng dụng, bởi vậy Trịnh Minh Hòa tự nhiên không dám đem toàn bộ tội lỗi đổ lên người của hắn.Nhạc Trọng vỗ vỗ vai Trịnh Minh Hòa trầm giọng nói:- Anh làm không sai!

Trận biến loạn này là do Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang gây ra!

Đám người kia là kẻ ngu xuẩn bị người gây xích mích!

Chỉ cần là địch nhân của chúng ta là có thể nổ súng xử lý đối phương, bất luận trước mặt là người nào.

Nhưng việc xử lý của anh vẫn có chút vấn đề, ít nhất nên nổ súng cảnh cáo trước tiên, nếu bọn hắn hồ đồ ngu xuẩn xông lên anh mới cho nổ súng!

Hạ anh một cấp, xuống làm phó doanh trưởng, chức vụ không thay đổi, đệ nhất doanh Quý Trữ thị vẫn do anh tới thống lĩnh!Trước cuối thời Trịnh Minh Hòa chỉ bất quá là một người thường, căn bản chưa từng xử lý qua những cuộc bạo động như vậy, bởi vậy khi thực hành vô cùng cứng nhắc.

Nếu là một người có kinh nghiệm đến giải quyết có lẽ sẽ làm được tốt hơn hắn.- Dạ!Hốc mắt Trịnh Minh Hòa đỏ lên, giờ khắc này trong lòng tràn ngập cảm kích.

Hắn còn tưởng rằng lần này sẽ bị Nhạc Trọng cách chức xuống làm tiểu binh.

Dù sao họ đã cho nổ súng bắn chết mấy chục người thường, đồng thời những người thường khác trong hỗn loạn bị giẫm đạp mà chết cũng hơn hai trăm người.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 567-571Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn Chương 567: Cưỡng bức xuất binh. (2)Một niệm lực bích chướng ngăn cản trước mặt tiến hóa giả tinh thần hệ kia, một gã cường hóa giả 43 cấp vẻ mặt kiên định nhìn lên hỏa diễm long quyển.Ngọn lửa cuồng bạo oanh lên niệm lực bích chướng, điên cuồng rít gào một hồi lâu mới tan biến.Đây là chỗ tốt khi có đồng bọn, một người tiếp theo một người, dù một người không địch lại nhưng liên thủ hợp lực cũng có thể ngăn cản được cường địch công kích.Phanh!

Phanh!

Phanh!Tiến hóa giả thao túng niệm lực vừa thở ra một hơi, sáu đạo gai xương chợt lóe lên trực tiếp oanh thẳng lên niệm lực bích chướng, lập tức oanh sụp đổ, gai độc oanh thẳng lên đầu hắn, trực tiếp đem đầu hắn oanh bay.Một đạo gai xương bén nhọn chém qua, đầu của tiến hóa giả thao túng thổ hệ cao cao bay lên, máu tươi phóng lên cao, xác chết không đầu vô lực té trên mặt đất.Một đạo gai xương bén nhọn nổ bắn ra, trực tiếp đem đầu tiến hóa giả tinh thần lực xuyên thủng đinh lên trên vách tường.Gai xương tung bay, đầu ba gã cao thủ cận chiến trực tiếp bị chém bay, máu tươi văng khắp nơi.Chỉ trong vài lần hô hấp, mười bốn cao thủ thực lực cực kỳ mạnh mẽ đã chết trong căn phòng này, cả căn phòng biến thành nhân gian địa ngục.- Thật mạnh!

Thật sự là quá mạnh mẽ!Sài Tử Thương vừa khôi phục lại khỏi khủng cụ thuật ảnh hưởng, đứng sau lưng Nhạc Trọng, thân thể thoáng run rẩy lên, trong mắt tràn ngập kính sợ.

Trong chớp mắt đã chém giết mười bốn cao thủ, trong đó có tiến hóa giả, đây là lần đầu tiên hắn được chứng kiến có nhân vật cường đại đến như thế.

Nhạc Trọng cường đại thật sự vượt xa sự tưởng tượng của hắn.Nhạc Trọng lạnh lùng trừng mắt nhìn sáu gã cao thủ còn lại, một cỗ cảm giác sợ hãi cực kỳ băng sương khiến người dựng đứng tóc gáy tràn vào trong lòng sáu gã cao thủ còn sống sót kia.Nhạc Trọng không sử dụng khủng cụ thuật nhưng chỉ cần đối diện với ánh mắt của hắn thì sáu gã cao thủ đã sản sinh ra cảm giác sợ hãi như trái tim muốn nứt vỡ.Một gã tiến hóa giả cầm đại đao trong tay không ngăn cản được khủng hoảng phát ra từ sâu trong nội tâm quỳ sụp xuống đất cầu xin:- Tôi hàng!

Đừng giết tôi!Nhạc Trọng cực kỳ lãnh khốc quát lớn:- Đầu hàng!

Hoặc chết!

Các người chỉ có một giây suy nghĩ!- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!Dưới tiếng quát của Nhạc Trọng, ba gã cao thủ không còn chịu được nỗi sợ hãi tử vong, liền vứt bỏ vũ khí quỳ trên mặt đất.- Nhạc Trọng…Một gã cao thủ do dự ngẩng đầu nói.Trong mắt Bạch Cốt chợt lóe hung quang, khung xương tràn ngập máu tươi sáng lên, hai đạo gai xương bén nhọn chém tới, đem hai cao thủ còn lại trực tiếp chém thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Nhạc Trọng cũng không nhìn bốn gã cao thủ đầu hàng, phát động kỹ năng ảnh bộ chớp động lao ra bên ngoài chỉ lưu lại một câu:- Bảo hộ Sài doanh trưởng rời khỏi nơi này!

Nếu không cả nhà các người đều phải chết!Nhạc Trọng nhảy ra khỏi lầu hai, nhanh như mũi tên đuổi theo Trương Tuyết Vong.- Có thích khách!

Có thích khách!Trương Tuyết Vong một bên trốn chết một bên lớn tiếng rít gào.

Lúc này trong lòng hắn đã tràn ngập hối hận, nếu hắn không động thủ đối với Nhạc Trọng giờ phút này nói không chừng Nhạc Trọng đã bị hắn đuổi đi.Thật nhiều chiến sĩ cùng những cao thủ còn sót lại của đệ nhất doanh hướng bên này chạy tới.Hai mươi cao thủ bên trong phòng hội nghị đã là một nửa nhân số cao thủ của đệ nhất doanh.

Đương nhiên cũng là tinh nhuệ bên trong tinh nhuệ của đệ nhất doanh.Các chiến sĩ chung quanh nhìn thấy doanh trưởng bị truy đuổi, lập tức giơ súng hướng Nhạc Trọng bắn phá.Thật nhiều viên đạn bay qua, nhưng Nhạc Trọng không hề tránh né, linh chung thanh đồng trong ngực hắn bay ra, một đạo phòng hộ tráo đem hắn hoàn toàn bao phủ, ngăn chặn những viên đạn bắn tới.Chỉ gần ba giây, Nhạc Trọng đưa đuổi theo sau lưng Trương Tuyết Vong, đưa tay bắt được cổ hắn cứng rắn đem hắn nhấc lên.- Mau thả doanh trưởng!- Buông ra doanh trưởng!

Nếu không tôi sẽ nổ súng!- …Vừa nhìn thấy Nhạc Trọng bắt được doanh trưởng của bọn họ, toàn bộ chiến sĩ chợt dừng công kích, vây quanh nhìn chằm chằm Nhạc Trọng lớn tiếng uy hiếp.Trương Tuyết Vong vừa bị Nhạc Trọng nắm lấy cổ, một nỗi sợ hãi dâng lên trong lòng, hắn lớn tiếng kêu lên:- Nhạc Trọng, thả tôi ra!

Thả tôi ra!

Tôi có thể hợp tác với anh!

Cùng nhau tiêu diệt Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang!- Được!Nhạc Trọng buông Trương Tuyết Vong xuống đất, cũng không hề châm chọc mà lạnh lùng ra lệnh:- Lập tức cho người của anh tấn công Chu Lôi!- Được!Trương Tuyết Vong bất đắc dĩ cắn răng đưa ra mệnh lệnh.Theo mệnh lệnh của Trương Tuyết Vong, bộ đội đệ nhất doanh của Quý Trữ thị lập tức chuyển động, nước lũ sắt thép cuồn cuộn hướng bộ đội Chu Lôi trực tiếp đâm tới.Trong quân doanh của Chu Lôi lúc này toàn bộ chiến sĩ cũng đã sẵn sàng đón địch, hơn nữa bắt đầu xây dựng công sự tại chỗ chống cự thế lực khác có thể phát động tiến công.Tận sâu trong một căn phòng xa hoa trong quân doanh của Chu Lôi, hai mươi mấy nữ nhân xinh đẹp trần truồng bị bãi thành bộ dáng như những món đồ dùng trong nhà, hai nam tử ngồi trên sô pha vừa hưởng dụng rượu ngon vừa tán gẫu.Một gã trung niên nam tử dáng người khôi ngô, trên mặt đầy râu quai nón, hàm răng vàng mỗi tay ôm một nữ nhân trần truồng, một tay cầm ly rượu uống, nhếch miệng cười nói:- Địch Nha, lần này chú làm thật xinh đẹp!

Lão Đỗ Thiện Hùng kia rốt cục đã chết!

Sau này sẽ là thiên hạ của chúng ta!Tên trung niên này chính là Chu Lôi.

Thái độ làm người nóng nảy ngang ngược, yêu thích nữ sắc.

Đỗ Thiện Hùng vốn không thích hắn, nhưng trong tay Chu Lôi có lực lượng nên Đỗ Thiện Hùng không thể không sử dụng hắn.Tuy rằng Chu Lôi nóng nảy nhưng không ngu ngốc, hắn làm hậu trường cho Thiên Long bang, để trao đổi Thiên Long bang tìm thật nhiều cao thủ cho hắn, cùng nữ nhân xinh đẹp, cung cấp vật tư, để cho hắn mặc dù dưới sự hạn chế của Đỗ Thiện Hùng nhưng vẫn có thể phát triển thực lực lớn mạnh.Nhưng Chu Lôi vẫn thật kiêng kỵ Đỗ Thiện Hùng, hiện tại Đỗ Thiện Hùng vừa chết Chu Lôi liền không còn gì sợ hãi.Địch Nha nhìn Chu Lôi lộ ra dáng tươi cười nịnh hót:- Đại ca, sau này Quý Trữ thị sẽ là thiên hạ của đại ca!

Đại ca ăn thịt tiểu đệ chỉ cần uống chút canh là được!Chu Lôi nhìn Địch Nha hài lòng cất tiếng cười lớn, đồng thời nhéo nhéo bộ ngực mềm mại của nữ nhân bên người:- Ha ha, Địch Nha, chú cứ theo tôi hỗn!

Tôi sẽ không bạc đãi chú!Chu Lôi liếc mắt nhìn Địch Nha, chỉ một vòng vào những mỹ nữ thân thể trần truồng bên trong phòng nhếch miệng cười nói:- Những nữ nhân này chú nhìn trúng người nào thì tùy tiện tuyển!

Xem như tôi thưởng cho chú!Bên trong phòng tổng cộng có hai mươi tám mỹ nữ trần trụi, nhìn qua cực kỳ diễm lệ.Sau cuối thời trật tự hỏng mất, rất nhiều nội tâm hắc ám cũng điên cuồng mở rộng.

Chu Lôi háo sắc, khi Đỗ Thiện Hùng còn sống hắn còn có chút cố kỵ, hiện tại quả thật không hề có chút kiêng nể.Vẻ mặt Địch Nha hèn mọn lấy lòng nói:- Tiểu đệ làm sao dám chơi nữ nhân của đại ca?

Chương 568: Đánh bại bộ đội Chu Lôi!Chu Lôi nhếch miệng cười, trong mắt chớp động dâm quang, đem nữ nhân diễm lệ phong tao trong lòng đẩy lên bàn:- Chú là huynh đệ tốt của tôi, có gì mà không thể!

Chúng ta cùng chơi nữ nhân này!Trong mắt Địch Nha cũng lóe vẻ dâm đãng, trực tiếp cởi quần:- Vậy cung kính không bằng tuân mệnh!Đúng lúc này một gã quan quân đột nhiên xông vào lo lắng kêu to:- Doanh trưởng, tôi có tình hình trọng yếu cần hội báo với ngài!Chu Lôi vừa mới cởi quần, trường kiếm rút khỏi vỏ hưng trí, hắn vừa nhìn thấy tên quan quân xông vào sắc mặt thay đổi lớn tiếng chửi ầm lên:- Cút ra ngoài cho tôi!

Liễu Hùng, anh còn muốn ngồi chức liên trưởng kia nữa hay không?Tên quan quân bị Chu Lôi mắng chửi gương mặt lúc trắng lúc xanh, một ngụm oán khí dâng lên trong lòng, hai đấm nắm chặt, nhìn cảnh tượng dâm dục trong phòng cúi đầu nói:- Dạ!- Tiếp tục đi!Chu Lôi cười nắm lấy nữ nhân trần truồng kia tiến nhập thân thể của nàng.Ở một bên Địch Nha cũng cười dâm một tiếng ôm lấy đầu nữ nhân kia.Liễu Hùng vừa quay về bộ đội của mình chợt chửi ầm lên:- Chu Lôi, mày là vương bát đản!

Thời điểm này còn muốn chơi nữ nhân?

Mày tuyệt đối sẽ chết không có chỗ chôn!Phó liên trưởng Chu Tử Hiên đi tới bên cạnh Liễu Hùng hỏi:- Lão Liễu, doanh trưởng nói như thế nào?Vẻ mặt Liễu Hùng xanh mét lạnh lùng nói:- Hắn bảo tôi cút!Sắc mặt Chu Tử Hiên đại biến nói:- Hắn sao lại như vậy?

Trương Tuyết Vong đánh tới!

Nếu còn không quyết định, làm sao đánh với bọn họ?Liễu Hùng trầm mặc một thoáng chợt nhìn chằm chằm Chu Tử Hiên hỏi:- Lão Chu!

Con mẹ nó Chu Lôi là thằng vương bát đản!

Tôi quyết định đem bộ đội rời đi!

Anh có đi theo tôi hay không?Chu Tử Hiên nghe vậy ánh mắt mở to, có chút không thể tin gian nan nói:- Lão Liễu!

Anh làm như vậy chính là binh biến!

Là phản loạn!Quân nhân lấy phục tùng mệnh lệnh là thiên chức, câu nói này đã khắc sâu trong lòng quân nhân chân chính.

Bởi vậy tuy rằng Chu Lôi là hồng tam đại háo sắc ngang ngược, nhưng hắn chứng thật là do lãnh đạo quân khu nhâm mệnh nhậm chức, những quan quân cấp dưới như Liễu Hùng tuy rằng khinh thường con người hắn nhưng vẫn phải dốc sức cho hắn.Hiện tại Liễu Hùng đề nghị đem bộ đội rời đi, chẳng khác gì là binh biến, điều này làm Chu Tử Hiên nhất thời khó tiếp nhận.Vẻ mặt Liễu Hùng chán ghét nói:- Nếu phải bán mạng cho con người như Chu Lôi, tôi tình nguyện phản loạn!Chỉ cần là người có chút tinh thần trọng nghĩa cùng tâm huyết đều không muốn có được một lãnh đạo hoang dâm háo sắc ngang ngược nóng nảy.

Trước đó cho dù Liễu Hùng không quen nhìn hành vi của Chu Lôi nhưng sau lưng hắn còn có hậu thuẫn của quân bộ, của quốc gia.

Hiện tại quân bộ bị hủy, quốc gia nổ tung, nỗi bất mãn tích lũy trong lòng Liễu Hùng liền bị Chu Lôi hoàn toàn đốt lên.Chu Tử Hiên trầm mặc, trong mắt thoáng hiện nét kiên nghị nói:- Được!

Tôi đi cùng anh!- Thật tốt quá!Trong mắt Liễu Hùng hiện lên vẻ vui mừng nói.Chu Tử Hiên đột nhiên hỏi;- Vậy Trần chính ủy làm sao bây giờ?Trong mắt Liễu Hùng thoáng hiện hung quang, nói:- Nếu đã trở mặt với Chu Lôi, như vậy làm rụng hắn!Trần chính ủy là do Chu Lôi phái tới giám thị đám người Liễu Hùng, song phương ở chung thật mâu thuẫn.Đúng lúc này Trần chính ủy đi nhanh vào phòng, hắn vừa nhìn thấy Liễu Hùng sắc mặt liền thật khó xem nói:- Liễu Hùng!

Sao anh còn ở nơi này, còn không nhanh đi tổ chức bộ đội ngăn cản Trương Tuyết Vong?Liễu Hùng cùng Chu Tử Hiên liếc nhau, chợt tiến lên vài bước:- Trần chính ủy, tôi có lời muốn nói với anh!- Nói cái gì!

Sau này hãy nói!

Hiện tại việc khẩn cấp trước mắt là tổ chức bộ đội ngăn cản Trương Tuyết Vong tấn công…Lời của Trần chính ủy còn chưa nói xong, Liễu Hùng đã nắm được đầu của hắn, dùng sức bẻ mạnh, răng rắc một tiếng, vẻ mặt hắn hiện lên vẻ không thể tin ngã quỵ xuống đất.- Đi thôi!Giải quyết Trần chính ủy, Liễu Hùng cùng Chu Tử Hiên nhanh chóng tập trung bộ đội bỏ chạy ra khỏi quân doanh.Liễu Hùng vừa mang theo bộ đội thoát khỏi quân doanh không lâu, dị biến nảy sinh.Oanh!

Oanh!

Oanh!Cơ hồ chỉ trong chớp mắt vô số đạn pháo bao trùm quân doanh của Chu Lôi, bị trọng pháo oanh kích, từng phòng ốc liên tục bị tạc dập nát, từng xe thiết giáp bị đạn pháo oanh kích trực tiếp nổ tung thành những quả cầu lửa.Viên đạn pháo rơi xuống bên cạnh phòng của Chu Lôi, oanh một tiếng nổ, trực tiếp đem phòng ốc tạc sụp đổ, đại bộ phận chiến sĩ ở bên trong đều bị chôn sống trong đống hoang tàn.Bên trong pháo kích đất rung núi chuyển, vô số bụi mù bay tung, văng tung tóe vào trong phòng, chẳng khác gì vừa xảy ra trận động đất lớn.Những nữ nhân trần truồng trong phòng nhìn thấy doanh trại bị pháo kích, sắc mặt kinh hoàng, bất chấp uy quyền của Chu Lôi điên cuồng bỏ chạy ra bên ngoài.- Sao lại thế này?

Doanh trại lại bị pháo kích, là chuyện gì xảy ra?Chu Lôi cũng bị pháo kích thình lình làm hoảng sợ khiến tiểu đệ cũng tê liệt, còn chưa kịp mặc quần bỏ trần thân thể vẻ mặt trắng bệch hướng bên ngoài bỏ chạy.Địch Nha vừa nghe được tiếng pháo kích kinh thiên động địa, lập tức đá văng nữ nhân đang quỳ trước người hắn, phóng tới cửa sổ:- Đáng chết, sao lại thế này?Cơ hồ ngay lúc Chu Lôi cùng Địch Nha vừa hành động, hai phát đạn pháo oanh thẳng lên ngôi nhà, oanh một tiếng nổ lớn chấn rung mặt đất, tòa nhà bỗng chốc bị tiếng nổ mạnh bao phủ bị tạc tới dập nát, toàn bộ người bên trong đều bị nổ tan xương nát thịt, ngay cả tiến hóa giả 48 cấp như Địch Nha cũng bị tạc đến nát thành thịt vụn, không hề có chút lực phản kháng.- Địch tập kích!- Địch tập kích!Đột nhiên bị rơi vào trọng pháo oanh kích, bên trong các gian phòng tràn ra thật nhiều chiến sĩ, thậm chí còn có ba trăm cường hóa giả cấp bậc không thấp.

Ba trăm cường hóa giả kia đều do Địch Nha lấy danh nghĩa Thiên Long bang mời chào thu nhận, sau đó chuyển qua trong quân doanh của Chu Lôi.

Chu Lôi dựa vào những cường hóa giả này liệp sát qua không ít biến dị thú cùng tang thi.Oanh!

Oanh!

Oanh!Năm phát đạn pháo liên tục oanh lên đám cường hóa giả, từng tảng lớn tảng lớn cường hóa giả bị uy lực đạn pháo nổ tung lan tới, nổ thành bốn năm mảnh, ngay cả hai gã tiến hóa giả cũng trực tiếp bị nổ chết tại chỗ.- Cứu mạng!

Tôi không muốn chết!- Chạy mau ah!- Chạy mau!Pháo kích khủng bố liên tục không ngừng, một thoáng đã hoàn toàn làm dập nát lòng phản kháng của những cường hóa giả lẫn tiến hóa giả, bị trọng pháo oanh kích, bọn hắn lúc này mới cảm nhận được mình vô lực như thế nào.Dù có người nhạy cảm cảm giác được nguy hiểm, nhưng phạm vi oanh kích của đạn pháo quá lớn, hơn nữa còn liên tục oanh tạc, cho dù là tiến hóa giả mẫn tiệp hệ muốn tránh né cũng thập phần khó khăn.Những người này trước cuối thời chỉ là người bình thường, không được huấn luyện chuyên nghiệp, phần lớn chỉ chiến đấu với biến dị thú cùng tang thi, đối chiến cùng trọng pháo hoàn toàn không chút kinh nghiệm.Bởi vì quan chỉ huy cao nhất Chu Lôi đã bị tạc thành tro tàn, ngoại trừ một ít quan quân tự mình tổ chức chống cự, bộ đội hoàn toàn hỏng mất, chạy trốn khắp bốn phương tám hướng.

Chương 569: Liên tục đến hàng! (1)Hồ Nghị dẫn theo đội ngũ bao vây bộ đội Chu Lôi, những cường hóa giả nếu không bị hắn bắn chết thì bị bắt giữ làm tù binh.Nhạc Trọng đứng trong trung tâm chỉ huy nhìn thấy tình cảnh bi thảm bên trong quân doanh của Chu Lôi, lại trầm giọng ra lệnh cho Trương Tuyết Vong đứng bên cạnh:- Được rồi, phái người đi chiêu hàng!Trương Tuyết Vong nhìn thấy tình cảnh trong quân doanh, trong lòng tràn ngập phức tạp, những binh sĩ kia trước đây không lâu vẫn là chiến hữu của hắn.

Hiện tại lại biến thành nông nỗi thê thảm như vậy, làm trong lòng hắn thập phần bất an.Nhưng lúc này sinh mạng của hắn đang nằm trong tay Nhạc Trọng, bởi vậy hắn không do dự ra lệnh cho quan quân đứng bên cạnh:- Lập tức phái người chiêu hàng!Một gã quan quân thông qua loa phóng thanh lớn tiếng kêu lên:- Người bên trong nghe đây!

Chu Lôi tổ chức kế hoạch ám sát Đỗ sư trưởng Đỗ Thiện Hùng!

Hiện tại hắn đã là phản nghịch quốc gia cùng nhân dân!

Các người lập tức đầu hàng còn có con đường sống!

Nếu không chúng tôi sẽ không tiếp tục lưu tình, chỉ có thể xem các người là kẻ phản nghịch, bắn ngay tại chỗ!Lúc này bên trong quân doanh của Chu Lôi còn hơn hai trăm chiến sĩ phân tán ẩn núp, họ cũng không đến nỗi như cường hóa giả bị pháo kích liền vỡ.Chu Lôi đã chết, binh sĩ còn sót lại tuy còn lực đánh một trận nhưng họ đã không còn mục tiêu cùng ý chí chiến đấu, đều đi ra trở thành tù binh của Nhạc Trọng.Đánh thắng bộ đội của Chu Lôi, Nhạc Trọng không có chút do dự trực tiếp hạ lệnh:- Tiếp tục!

Tiến công bộ đội Mã Phóng!Dưới mệnh lệnh của hắn, Trương Tuyết Vong suất lĩnh đệ nhất doanh tiếp tục hướng quân doanh Mã Phóng tiến quân.Bên trong quân doanh của Mã Phóng.Mã Phóng trong một thân quân trang cầm một cái chén ném mạnh xuống đất, nổi giận rít gào:- Đáng chết!

Tên vương bát đản Chu Lôi sao yếu như vậy!

Ngay cả một giờ cũng không sống nổi!

Con mẹ nó!

Trương Tuyết Vong là tên hỗn đản, không ngờ lại đi quy phục Nhạc Trọng!

Mẹ nó!

Đáng chết!

Đáng chết!Một gã sĩ quan hiến kế:- Doanh trưởng nguôi giận!

Hiện tại chúng ta có thể đi tìm Trần Vũ, Mộ Dung Hòa, Vương Hạc cùng liên thủ!

Chỉ cần bốn doanh chúng ta liên thủ Trương Tuyết Vong cùng Nhạc Trọng tuyệt đối không phải đối thủ của chúng ta!Ánh mắt Mã Phóng tỏa sáng nói:- Ý kiến hay!

Bây giờ anh đi tìm mấy người bọn họ lập tức, nói với bọn họ chuyện cùng kết minh!Tên sĩ quan tham mưu lập tức nói:- Dạ, doanh trưởng!Tên sĩ quan vừa mới rời đi, bên ngoài chợt truyền vào tiếng loa phóng thanh vang dội:- Mọi người nghe đây!

Mã Phóng tổ chức kế hoạch ám sát Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng!

Hiện tại hắn đã là phản nghịch trái lại quốc gia trái lại nhân dân!

Các người lập tức đầu hàng, còn có một con đường sống!

Nếu không chúng tôi sẽ không tiếp tục lưu tình, chỉ xem các người là kẻ phản nghịch, toàn lực giết chết!Mã Phóng biến sắc, chửi ầm lên:- Trương Tuyết Vong, con mẹ nó mày là tên hỗn đản!

Tao có khi nào tổ chức kế hoạch ám sát Đỗ sư trưởng!

Tuyệt đối tử chiến!

Truyền mệnh lệnh của tôi, mọi người giữ vững trận địa, một bước không lùi.

Chúng ta cần phải đánh đến cuối cùng, tuyệt không rút quân!Nghe được tiếng loa kêu vang, thật nhiều người trong binh doanh Mã Phóng đều sản sinh ý nghĩ khác thường.Một ít thủ lĩnh bộ binh doanh dựa dẫm Mã Phóng trực tiếp hóa trang chạy trốn, ở dưới trướng của họ những chiến sĩ mới được huấn luyện một hai tháng cũng trực tiếp hỏng mất, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy tứ tán.Đỗ Thiện Hùng vừa chết trong bộ đội lòng người đã tán, vì vậy thoáng chốc đã bị phân tách thành nhiều thế lực.

Mà trong sáu thế lực phân tách lòng người cũng không xong, bởi vậy bị Nhạc Trọng mượn danh phận đại nghĩa cùng vũ lực tuyệt đối uy hiếp, vừa chiêu hàng thì lòng người trong đội ngũ Mã Phóng lập tức nổ tung, bỏ chạy tứ tán.Trong cuối thời một thủ lĩnh luôn có vị trí thập phần mấu chốt, một khi tử vong liền ý nghĩa một thế lực sẽ bị phân tách hỏng mất.

Nếu Nhạc Trọng vừa chết, toàn bộ cơ nghiệp do một tay hắn đánh xuống cũng sẽ biến thành bốn năm mảnh, quần hùng cắt cứ.

Vô luận là bất kỳ người nào cho dù là Trì Dương đều không thể nắm giữ được cơ nghiệp khổng lồ mà hắn lưu lại.

Đồng dạng Đỗ Thiện Hùng làm thủ lĩnh quân đội, hắn vừa chết vô số người dã tâm bừng bừng lập tức xông ra, đồng dạng lòng quân cũng bắt đầu sụp đổ.Đúng lúc này một gã sĩ quan tham mưu xông tới vẻ mặt lo lắng nói:- Doanh trưởng, không xong!

Chúc doanh trưởng chạy trốn!

Bộ binh doanh mười một cũng hỏng mất!Mã Phóng có chút không thể tin, sắc mặt biến thành cực kỳ khó xem:- Chúc Trí Hoa bỏ trốn?Một gã sĩ quan khác cũng chạy vào nói:- Doanh trưởng, doanh trưởng!

Trương liên trưởng mang theo người của hắn bỏ chạy!Sắc mặt Mã Phóng biến thành vô cùng tái nhợt:- Trương Minh Đào cũng bỏ chạy?Trương Minh Đào là liên trưởng đầy nhiệt huyết trước cuối thời, trong cuộc chiến tiêu diệt tang thi đã biểu hiện thập phần anh dũng.

Một gã quân nhân như vậy lại mang theo bộ đội một liên chạy trốn, thế cục hiển nhiên đã cực kỳ bi quan.Đúng lúc này “oanh” một tiếng vang thật lớn, đạn pháo oanh phá một bên doanh trại phát ra một tiếng nổ mạnh, đem cả nơi ở của Mã Phóng cũng tạc đến chấn động.Mã Phóng bị tiếng nổ mạnh thật lớn tạc đến sắc mặt trắng bệch, trong miệng lẩm bẩm nói:- Đáng chết!

Bọn hắn nã pháo!

Bọn hắn vận dụng trọng pháo!

Đáng chết!

Đáng chết!

Đúng rồi!

Mình phải nhanh chóng trốn!

Mình phải nhanh chóng trốn mới được!

Lưu được núi xanh còn sợ gì không có củi đốt!

Nếu mình chết thì không còn gì nữa!Lúc trước khi Mã Phóng chỉ huy bộ đội chiến đấu cùng tang thi, luôn ở vị trí an toàn phía sau, tuy rằng kinh nghiệm chiến đấu phong phú nhưng chỉ là kinh nghiệm chỉ huy, lúc này cảm nhận được đạn pháo nổ mạnh bên cạnh, làm hắn hoảng sợ tới mức hồn phi phách tán.- Yểm hộ tôi lui lại!Không hề có chút do dự, Mã Phóng lập tức mang theo vài tên tâm phúc muốn bỏ trốn.- Doanh trưởng, không thể trốn đâu!

Nếu ông trốn sẽ không còn người chỉ huy chiến đấu!Một gã sĩ quan nhịn không được tiến lên ngăn cản Mã Phóng, lớn tiếng kêu lên.Oanh!

Lại một tiếng vang thật lớn, đạn pháo oanh lên một căn phòng khác trong quân doanh, trực tiếp tạc sụp đổ, bụi mù nổi lên bốn phía, mặt đất chấn động.Vị trí phòng ở của Mã Phóng cũng bị chấn rơi xuống vô số bụi mù, mặt đất run rẩy!- Cút ngay!Mã Phóng vô cùng hoảng sợ, trực tiếp rút súng nhìn chằm chằm tên sĩ quan kia bóp cò.Phanh một tiếng súng vang!Nơi trán tên sĩ quan kia hiện thêm một lỗ thủng, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc lẫn không thể tin ngã xuống đất.Chứng kiến cái chết của tên sĩ quan, không còn ai dám ngăn cản Mã Phóng, để mặc cho hắn chạy thoát khỏi phòng.Vài tên sĩ quan còn lại trong bộ chỉ huy thấy một màn như vậy, liếc nhìn nhau liền xông ra ngoài.- Mã Phóng chạy trốn!- Mã doanh trưởng vứt bỏ chúng ta chạy trốn!- …Những lời đồn đãi nhanh chóng khuếch tán trong đám người, đội ngũ còn sót lại của Mã Phóng nhất thời hỏng mất sĩ khí, hướng bốn phương tám hướng tán loạn, hướng bộ đội liên hợp của Nhạc Trọng thống soái kêu to đầu hàng.

Chương 570: Liên tục đến hàng! (2)Nhạc Trọng nhìn thấy bộ đội của Mã Phóng đã tan vỡ, lúc này mới thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Nếu Mã Phóng kiên trì suất binh giữ vững trận địa, Nhạc Trọng muốn cướp lấy quân doanh của hắn cũng sẽ thập phần gian nan, đồng thời còn phải trả giá không nhỏ.Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:- Mục tiêu kế tiếp, đệ nhị doanh Vương Hạc!Nhạc Trọng muốn thừa dịp thế lực quân đội còn chưa chỉnh hợp liên minh phải nhanh chóng đem bọn họ đánh tan thu phục.

Nếu những thế lực quân đội ôm thành một đoàn, kết thành liên minh, như vậy Nhạc Trọng rất khó động thủ đối với bọn hắn.Cao thủ trong đội ngũ của Vương Hạc đông đảo, nhưng chiến sĩ có thể hiểu được điều khiển vũ khí hiện đại hóa thì không nhiều, sức chiến đấu tập thể sẽ biến thành khá nhỏ yếu, tuyệt đối không phải đối thủ của bộ đội Trương Tuyết Vong.

Cho dù có cao thủ tinh thông ám sát, Nhạc Trọng cũng có thể ra tay xử lý bọn họ.Theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, quân đoàn do hai bộ đội liên hợp thay đổi mục tiêu hướng quân doanh của Vương Hạc tiến tới.- Thủ lĩnh, Vương Hạc cầu kiến!Quân đoàn liên hợp của Nhạc Trọng vừa đi được nửa đường, một gã chiến sĩ đột nhiên chạy tới hội báo.Ánh mắt Nhạc Trọng sáng lên, ra lệnh:- Dẫn hắn vào đi!Không lâu một gã nam tử thân cao chừng 1m70, cơ thể rắn chắc, thân thể tràn ngập lực lượng chừng ba mươi tám tuổi, đôi mắt sắc bén đi theo thân binh của Nhạc Trọng tiến tới trước mặt hắn.Vương Hạc cẩn thận đánh giá Nhạc Trọng, nói:- Chào ngài!

Tôi là Vương Hạc!

Xin hỏi ngài chính là Nhạc Trọng phải không?Nhạc Trọng chỉ qua sô pha, ý bảo Vương Hạc ngồi xuống, đồng thời mỉm cười đáp:- Không sai!

Chào Vương doanh trưởng!Vương Hạc ngồi xuống trước mặt Nhạc Trọng.Mạc Hương Lăng cầm hai chén trà đen bưng tới đặt trước mặt hai người, sau đó ngồi xuống bên cạnh Nhạc Trọng.Vương Hạc nhấp một hớp trà nhìn chằm chằm Nhạc Trọng thẳng thắn nói:- Lần này tôi một mình đến đây là muốn mang theo toàn bộ đệ nhị doanh đến cậy nhờ Nhạc thủ lĩnh!

Mong Nhạc thủ lĩnh thu lưu!Bộ đội bọc thép của Trương Tuyết Vong thật sự là quá mức mạnh mẽ, lực phá hoại của xe tăng, đại pháo, trực thăng võ trang đủ đem đệ nhị doanh oanh thành tro tàn.

Vương Hạc cũng không muốn mang theo binh sĩ chịu chết vô ý nghĩa.

Bởi vậy hắn quyết định trực tiếp dẫn người quy hàng Nhạc Trọng.Vương Hạc cũng thập phần rõ ràng chủ động đến dựa dẫm cùng bị buộc đầu hàng sẽ đạt được đãi ngộ thế nào là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Nếu Nhạc Trọng không đối đãi tốt với người chủ động tới cậy nhờ hắn, như vậy ngày sau sẽ rất khó có người còn muốn chủ động đến quy hàng hắn.Nhạc Trọng nhìn Vương Hạc cười nói:- Tốt!

Từ giờ trở đi anh chính là bộ hạ của tôi.

Trước tiên nhận chức trung úy liên trưởng thế nào?

Bộ đội của anh vẫn do anh thống lĩnh!Vương Hạc mừng rỡ hướng Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội:- Đa tạ thủ lĩnh!

Nguyện quên mình phục vụ cho ngài!Nhạc Trọng mỉm cười vẫy tay, lúc này Vương Hạc mới ngồi xuống.Vương Hạc uống hớp trà, trầm mặc hồi lâu đột nhiên hỏi thẳng Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng, nếu tôi không tới nơi này, anh dự định đối phó tôi ra sao?Nhạc Trọng nhàn nhạt cười, không hề có chút che giấu nói:- Cho anh một tội danh phản quốc!

Sau đó dùng đại pháo cùng xe tăng tiêu diệt bộ đội của anh!Vương Hạc nghe tới đó cười khổ một tiếng, đã chết còn bị mang tội phản quốc đủ cho hắn nhận thức được thủ đoạn của Nhạc Trọng vô cùng tàn nhẫn.Nhạc Trọng nhìn Vương Hạc trực tiếp ra lệnh:- Vương Hạc, hiện tại anh lập tức dẫn dắt bộ hạ của anh hợp lưu cùng quân đội của tôi, mục tiêu bộ đội của Mộ Dung Hòa!Vương Hạc hành lễ với hắn, nói:- Dạ, thủ lĩnh!

Tôi nhất định sẽ không làm cho ngài thất vọng!- Ca ca, vì sao không trực tiếp đánh tan bộ đội của hắn, một lần nữa chỉnh biên?Mạc Hương Lăng vốn luôn ngồi bên cạnh Nhạc Trọng không hề nói một lời chợt ôm cánh tay hắn tò mò hỏi.Nhạc Trọng nhéo nhéo khuôn mặt bóng loáng của nàng, khẽ mỉm cười nói:- Hắn chủ động tới dựa dẫm, nếu anh đánh tan bộ đội của hắn chỉnh biên cũng không phải không được.

Nhưng hiện giờ còn chưa phải lúc!

Anh còn cần lực lượng của hắn, hiện tại không phải thời gian chỉnh biên bộ đội!- Nga…Mạc Hương Lăng nửa hiểu nửa không nhìn hắn gật đầu.Vương Hạc rất nhanh dẫn đệ nhị doanh gia nhập vào trong đại quân của Nhạc Trọng, liên quân khổng lồ chậm rãi hướng bộ đội của Mộ Dung Hòa nghiền áp tới.Lúc này trong tay Nhạc Trọng nắm giữ bộ đội đã hoàn toàn siêu việt đội ngũ của Mộ Dung Hòa cùng Trần Vũ.

Nhưng tính tình của Trần Vũ rất được lòng bộ hạ, mặc dù hắn không có được nhiều trọng trang bị như Trương Tuyết Vong, nhưng thật không ít.

Bởi vậy Nhạc Trọng đem mục tiêu đặt lên chỗ bộ đội của Mộ Dung Hòa.Đại quân của Nhạc Trọng vừa mới chuyển động liền có người báo cáo:- Thủ lĩnh, sứ giả của Mộ Dung Hòa cùng Trần Vũ đến cầu kiến!Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện vẻ vui mừng, thản nhiên nói:- Cho họ vào đi!Theo dẫn dắt của một gã chiến sĩ, hai nam tử đi nhanh vào phòng chỉ huy của Nhạc Trọng.Mộ Dung Hòa dáng vóc trung đẳng, dáng người bình thường, tướng mạo bình thường, chỉ có mũi có chút đỏ, là một nam tử trung niên.

Hắn vừa nhìn thấy Nhạc Trọng liền nói thẳng:- Mộ Dung Hòa mang theo đệ lục doanh đến cậy nhờ Nhạc thủ lĩnh, mong Nhạc thủ lĩnh thu lưu!Nhạc Trọng hào sảng hỏi:- Được!

Anh có điều kiện gì?Có thể không động chiến tranh mà thu phục được một chi bộ đội tinh nhuệ, hắn đương nhiên hết sức cao hứng.Mộ Dung Hòa thập phần giảo hoạt nói:- Toàn bộ nhờ vào thủ lĩnh làm chủ!Trong lòng Mộ Dung Hòa đương nhiên có rất nhiều điều kiện muốn nói ra.

Nhưng lúc này không nên nói mới là tốt nhất.

Nhạc Trọng tuyệt đối không khả năng có ác ý đối với những người chủ động đến dựa dẫm như bọn hắn.Nhạc Trọng trực tiếp nói ra ý nguyện trong lòng Mộ Dung Hòa:- Được!

Trước tiên làm trung úy liên trưởng dưới trướng của ta thế nào?

Bộ hạ của ông vẫn do ông thống lĩnh!Vẻ mặt Mộ Dung Hòa vui mừng nói:- Cảm ơn thủ lĩnh, nguyện ý quên mình phục vụ ngài!Nhạc Trọng quay đầu nhìn sứ giả do Trần Vũ phái tới hỏi:- Còn anh tới có chuyện gì không?Sứ giả kia lên tiếng:- Tôi tên La Dương Hà, Nhạc thủ lĩnh, chỉ cần ngài đáp ứng mấy điều kiện của chúng tôi, đệ tứ doanh cũng nguyện ý nghe theo sự chỉ huy của ngài!Trong mắt chợt lóe hàn quang, sắc mặt Nhạc Trọng không chút thay đổi thản nhiên nói:- Được, anh nói!La Dương Hà liền nói:- Thứ nhất, không được giải tán bộ đội của chúng tôi!

Thứ hai, nhân sự của đệ tứ doanh do chúng tôi nắm trong tay.

Thứ ba, nếu ngài làm ra chuyện có lỗi với nhân dân Quý Trữ thị, hoặc ra lệnh chúng tôi làm chuyện có lỗi với quốc gia, có lỗi với nhân dân, chúng tôi có quyền cự tuyệt chấp hành!Trong mắt chớp động dị quang, Nhạc Trọng thản nhiên đáp:- Có thể!

Không có vấn đề, tôi đều đáp ứng!Trần Vũ rõ ràng không muốn đem đội ngũ giao ra ngoài, muốn đem đệ tứ doanh nắm chặt trong tay, tự thành một hệ thống, thay lời khác mà nói chính là chỉ nghe điều động mà không nghe nhâm mệnh.

Chương 571: Quý Trữ thị vào tay! (1)La Dương Hà nghe được Nhạc Trọng đáp ứng điều kiện liền thở ra một hơi nhẹ nhõm, hướng Nhạc Trọng hành lễ nói:- Cảm ơn thủ lĩnh!Vương Hạc cùng Mộ Dung Hòa có chút thương hại liếc mắt nhìn La Dương Hà.

Một khi Nhạc Trọng đã đem toàn bộ Quý Trữ thị nắm vững trong tay, chỉ cần động chút thủ đoạn nhỏ là có thể cho chiến sĩ đệ tứ doanh gặp khó khăn.

Ngay cả điểm ấy mà Trần Vũ cũng không thể nhìn ra, ánh mắt chính trị thật quá thấp.Nhạc Trọng nhìn một vòng tướng lĩnh trong phòng, trầm giọng nói:- Như vậy bước tiếp theo của chúng ta là đánh tan võ trang phản nghịch của Lý Cửu Minh trong Quý Trữ thị!

Ai nguyện ý làm tiên phong?- Tôi nguyện ý làm tiên phong!Cả Vương Hạc lẫn Mộ Dung Hòa đều lớn tiếng đáp.Vương Hạc cùng Mộ Dung Hòa vừa mới đến cậy nhờ Nhạc Trọng, đương nhiên vội vàng muốn lập công cho tân chủ nhân xem qua.Nhạc Trọng nhìn hai người khẽ mỉm cười nói:- Vậy nhờ Vương doanh trưởng cùng Mộ Dung doanh trưởng!- Dạ, thủ lĩnh!Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Vương Hạc cùng Mộ Dung Hòa suất lĩnh đội ngũ nghiền áp vào sâu trong Quý Trữ thị.Cơ hồ thật nhanh, từng chiếc xe thiết giáp chạy vào trong Quý Trữ thị, cùng lúc đó còn có một chiếc xe phát thanh không ngừng lớn tiếng tuyên bố tin tức:- Lý Cửu Minh trù hoạch mưu sát Đỗ sư trưởng Đỗ Thiện Hùng, phản bội quốc gia cùng nhân dân, hiện tại đã bị tuyên bố là phản đảng!

Sau khi nghe được tin tức này, mời những người bị Lý Cửu Minh lừa gạt mê hoặc lập tức bỏ vũ khí xuống, lập tức đầu hàng!

Nếu không sẽ bị xem là phản đảng, bắn!- Đó là quân đội!- Đỗ sư trưởng thật sự bị Lý chủ tịch ám sát sao?- Đáng chết!

Chúng ta bị gạt!- …Nhìn thấy xe thiết giáp của quân đội chạy vào nội thành, đội cảnh sát, võ cảnh, đặc cảnh đã dây dưa cùng đội ngũ của Trầm Anh suốt cả ngày đột nhiên lòng người tán loạn, lập tức bỏ qua chống cự, đại bộ phận chạy ra đầu hàng.Thế lực của Lý Cửu Minh thoáng chốc sụp đổ, chỉ còn hơn mười tâm phúc đi theo bên cạnh hắn.Sở dĩ Lý Cửu Minh có thể sử dụng được nhiều cao thủ như vậy là bởi vì hắn là chủ tịch Nam Trữ thị, nếu danh nghĩa này bị người lấy xuống, hắn chẳng còn giá trị gì.

Lúc này quân đội ra mặt tuyên bố Lý Cửu Minh phản nghịch, hắn đã không còn địa vị, những người khác tự nhiên cũng sẽ không tiếp tục nghe lệnh của hắn.Lý Cửu Minh nhìn thấy cục diện dần dần hỏng mất, vẻ mặt như tro bụi lộ vẻ sầu thảm lẩm bẩm nói:- Đáng chết!

Vì sao phản bội tôi!

Các người đều phản bội tôi!

Tôi là chủ tịch Nam Trữ thị!

Tôi là chủ tịch ah!Một gã tâm phúc của Lý Cửu Minh lôi kéo hắn điên cuồng bỏ chạy:- Chủ tịch, chạy mau!

Nếu không trốn bọn hắn sẽ bắt chúng ta!Lý Cửu Minh kinh doanh ở Quý Trữ thị thời gian lâu như vậy, tự nhiên cũng có chút cao thủ tâm phúc, tâm phúc che chở Lý Cửu Minh đang chán nản thất thần điên cuồng hướng ra bên ngoài bỏ chạy.Đột nhiên hai thân ảnh hiện lên, hai gã cao thủ quân đội mặc quân trang chắn ngang trước người bọn hắn.Một cao thủ quân đội nhìn chằm chằm Lý Cửu Minh ha ha cười nói:- Đây không phải là chủ tịch Lý Cửu Minh sao?

Ha ha, bắt được một con cá lớn đâu!Chứng kiến hai gã cao thủ đột nhiên xuất hiện, trong lòng nhóm người đều rét lạnh.- Đi chết đi!Một gã tâm phúc bên người Lý Cửu Minh đột nhiên rút súng hướng hai gã cao thủ quân đội bắn ra liên tục hai phát.Tên tâm phúc kia vừa động, hai gã cao thủ quân đội cũng động trong nháy mắt.- Đi chết đi!Tốc độ tên cao thủ quân đội cười to cực kỳ khủng bố, khoảng cách mười thước hắn chỉ lướt qua trong một giây, trường đao trong tay nháy mắt hóa thành vô số ánh đao cuốn tới mấy tên tâm phúc của Lý Cửu Minh, trực tiếp đem vài tên tâm phúc chém thành vài đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Lý Cửu Minh bỗng nhiên bị một màn tàn khốc trước mắt chấn nhiếp, thân thể run rẩy lớn tiếng kêu lên:- Xin đừng giết tôi!

Đừng giết tôi!

Chuyện gì tôi cũng nguyện ý làm!

Đừng giết tôi!Tên cao thủ quân đội đem trường đao gác lên cổ Lý Cửu Minh, hỏi gã cao thủ khác:- Có thể chém hắn không?Một gã cao thủ khác lãnh đạm nói:- Cấp trên có yêu cầu, chết sống bất luận, tùy anh cao hứng!Trong mắt tên cao thủ kia lóe lên ánh sáng tàn khốc, dùng sức vung lên, trường đao trực tiếp đem thủ cấp của Lý Cửu Minh chém xuống.- Giết hắn cho xong, quan chức ghê tởm như hắn tôi luôn ghét nhất!Đầu của Lý Cửu Minh ừng ực lăn xuống đất, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tin lẫn hối hận vô tận.Tên cao thủ quân đội kia nhìn người còn lại hỏi:- Anh nói vì sao doanh trưởng phải dẫn chúng ta đi nhờ vả Nhạc Trọng?

Lấy thực lực của chúng ta, hoàn toàn có thể đem Quý Trữ thị nắm giữ trong tay!Gã cao thủ còn lại lãnh đạm nói:- Thế lực của chúng ta có cường đại bao nhiêu thì đạn đạo đều có thể đem chúng ta quy thiên.

Ánh mắt của doanh trưởng mạnh hơn chúng ta nhiều lắm!

Đi thôi!Nói xong hắn xoay người rời đi thật nhanh.- Đợi tôi một chút!Tên cao thủ chém giết Lý Cửu Minh lớn tiếng kêu lên, đồng thời lập tức đuổi theo.Bên trong hẻm nhỏ chỉ lưu lại thi hài của Lý Cửu Minh cùng vài tên tâm phúc, nơi nơi đẫm máu, cực kỳ thê thảm.Đợi hai gã cao thủ quân đội rời đi không lâu, một thân ảnh xuất hiện bên trong hẻm nhỏ, chính là bang chủ Thanh Trúc bang Cao Minh Hào.Cao Minh Hào liếc mắt nhìn thi thể Lý Cửu Minh, thoáng thở dài một hơi nói:- Đáng tiếc!Ngay sau đó, trong hai mắt Cao Minh Hào chợt bốc cháy ngọn lửa hừng hực:- Nhạc Trọng, lần này mày thắng!

Ngày sau tao tuyệt đối sẽ vượt qua mày!Nói xong thân hình Cao Minh Hào chợt lóe, biến mất trong hẻm nhỏ không còn thấy bóng dáng.Đại quân quân đội tiến vào Quý Trữ thị, Lý Cửu Minh tan tác, Cao Minh Hào trực tiếp mang theo bộ hạ còn sót lại của Thanh Trúc bang rời khỏi Quý Trữ thị.Bị quân đội mạnh mẽ trấn áp, những tên côn đồ bên trong Quý Trữ thị bị xử bắn ngay tại chỗ, cả Quý Trữ thị chậm rãi khôi phục lại bình tĩnh.Chẳng qua bởi vì Đỗ Thiện Hùng bị ám sát gây ra náo động, vì vậy đã tạo ra cái chết của hơn hai ngàn người.Quý Trữ thị đã khôi phục bình tĩnh, nhưng còn có một vấn đề chưa giải quyết.

Chính là ở bên trong Quý Trữ thị còn có lực lượng phòng ngự của ủy ban chính phủ Quý Trữ thị do Trầm Anh lãnh đạo.Cỗ lực lượng này do hệ thống cảnh sát, đặc cảnh, võ cảnh cùng cao thủ dân gian do ủy ban chính phủ Quý Trữ thị mời chào hình thành, tuy rằng sức chiến đấu không bằng quân đội, nhưng là một cỗ lực lượng võ trang không thể xem thường.Bên trong phòng hội nghị ủy ban chính phủ Quý Trữ thị, hai bên bàn hội nghị thật dài, một bên là Nhạc Trọng cùng bộ hạ của hắn, một bên là Trầm Anh cùng cao tầng Quý Trữ thị.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trầm Anh cùng mọi người, thập phần cường thế dùng ngữ khí mệnh lệnh nói:- Tôi là Nhạc Trọng, cũng là thủ lĩnh quân đội hiện tại.

Tôi hi vọng các ông có thể giao ra toàn bộ võ trang, nhận chỉnh biên của tôi!

Làm trao đổi, tôi sẽ bảo hộ an toàn nhân thân tài sản của các ông!02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 572-575.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn Chương 572: Quý Trữ thị vào tay! (2)Lúc này trong tay Nhạc Trọng nắm giữ lực lượng đủ nghiền áp bất cứ kẻ nào phản kháng, vì vậy hắn trực tiếp cường thế truyền đạt mệnh lệnh với cao tầng chính phủ Quý Trữ thị.Thanh âm Nhạc Trọng rơi xuống, mọi người một mảnh xôn xao, không ai muốn buông tha quyền lực trong tay.

Bọn họ đều đưa mắt nhìn lên trên người Trầm Anh.Trầm Anh trầm mặc một lúc chậm rãi nói:- Được!

Chúng tôi có thể giao ra toàn bộ võ trang, nhận chỉnh biên của anh.

Nhưng anh phải bảo đảm an toàn nhân thân tài sản của chúng tôi cùng trật tự của Quý Trữ thị!Nhạc Trọng nghe vậy gật đầu đáp ứng:- Có thể!Đúng lúc này một trung niên nam tử đứng lên lớn tiếng quát:- Chờ một chút!

Tôi không đồng ý!

Nơi này là Quý Trữ thị của Đảng, không phải của Nhạc Trọng anh đây!

Anh có quyền lợi gì bảo chúng tôi giao ra võ trang, nhận chỉnh biên của anh?Nhạc Trọng nhướng mày vung tay lên, một gã cao thủ quân đội trực tiếp nắm lấy cổ tên trung niên nam tử dùng sức siết chặt, răng rắc một tiếng, đầu người kia vặn vẹo, trực tiếp tử vong.Chứng kiến một màn kia, toàn bộ cao tầng chính phủ Quý Trữ thị đều xuất mồ hôi lạnh.Nhạc Trọng nhìn chung quanh phòng hội nghị, lạnh lùng nói:- Còn có người phản đối không?Mọi người đều ngậm miệng không còn ai dám nhiều lời.Trầm Anh giao ra lực lượng võ trang trong tay, Nhạc Trọng giữ đúng lời hứa để họ mang theo tài sản tư nhân tiếp tục ở lại trong thành phố, làm một phú ông gia.Đồng thời bắt đầu từ ngày thứ hai Nhạc Trọng đại quy mô chỉnh biên bộ đội.Nguyên bản đệ nhất bọc thép doanh cho Trương Tuyết Vong thống lĩnh biến thành quân doanh lệ thuộc trực tiếp vào Nhạc Trọng, phó doanh trưởng là Hồ Nghị, hơn nữa bên trong đệ nhất bọc thép doanh hắn còn đưa vào rất nhiều cao thủ mang tới từ huyện Thiên Tân.

Bên trong có đội ngũ quốc tịch nước ngoài của Lạp Nhĩ Mạn cũng được sắp xếp vào trong đệ nhất doanh.

Đồng thời Nhạc Trọng điều động chiến sĩ đầu hàng từ đội ngũ của Chu Lôi cùng Mã Phóng cộng thêm cao thủ Thiên Minh với thân tín Thanh Thạch bang thành lập đệ nhị doanh, doanh trưởng là Trịnh Minh Hòa.

Đệ tam doanh là do một bộ phận thân tín trong Thanh Thạch bang cùng một bộ phận cao thủ từng theo Chu Lôi, Mã Phóng thành lập mà thành, doanh trưởng là Ưng Khai Sơn.

Đệ tứ doanh là một bộ phận cao thủ tinh nhuệ điều động từ Thiên Minh, một bộ phận cao thủ tinh nhuệ dưới quyền Trương Tuyết Vong cùng các doanh khác thành lập đặc chiến doanh, doanh trưởng do Bạch Tiểu Thắng đảm nhiệm.

Đệ ngũ doanh do Sài Tử Thương lãnh đạo.

Đệ lục doanh do Vương Hạc suất lĩnh, đệ thất doanh là của Mộ Dung Hòa, đệ bát doanh là do Nhạc Trọng điều động võ cảnh, cảnh sát, đặc cảnh đầu hàng thành lập, doanh trưởng là Trần Thăng Cương.

Đệ cửu doanh toàn bộ do tân binh hình thành giao cho Trương Tuyết Vong.

Đệ thập doanh là bộ đội của Trần Vũ, ngoài ra còn có một bộ binh doanh dự bị quân toàn bộ do tân binh các doanh hình thành.Sau khi tiến hành một loạt điều chỉnh, Nhạc Trọng miễn cưỡng xem như nắm được quân đội trong tay.Ngoại trừ bộ đội của Trần Vũ, những doanh khác Nhạc Trọng đều có thể tự nhiên điều động.

Cho dù là bộ đội của Trần Vũ hắn cũng có thể điều động nhưng hắn chặt chẽ dựa theo ước định trước kia, không nhúng tay vào việc nhân sự của Trần Vũ.Như vậy sau khi chỉnh biên bộ đội, trong tay Nhạc Trọng đã có được một chi bộ đội vạn người tinh nhuệ.

Một vạn bộ đội tinh nhuệ cũng không phải là đạo quân ô hợp, mà là bộ đội hiện đại hóa trước cuối thời có sẵn cùng một chi đội ngũ do cường hóa giả mà Thần Ma hệ thống bồi dưỡng sau cuối thời liên hợp hình thành, sức chiến đấu phi phàm, vô luận là đối phó biến dị thú hay đối phó tang thi, đều là chiến lực cường hãn của nhân loại.Dân cư của Quý Trữ thị thật nhiều, bởi vậy tiến hóa giả cũng nhiều.

Sau khi Nhạc Trọng chỉnh biên bộ đội, lúc này dưới trướng của hắn mới được xưng cao thủ nhiều như mây, tùy tiện đều có thể điều động ra hơn hai mươi tiến hóa giả.Sau khi hoàn toàn chỉnh biên xong bộ đội, Nhạc Trọng mệnh lệnh huấn luyện đội ngũ, hơn nữa bắt đầu bắt tay xây dựng lại chính phủ.Ở trong phương diện xây dựng chính phủ, Nhạc Trọng trực tiếp đem Trầm Anh vốn đã bị hắn bác đoạt hết thảy quyền lực mời đi ra chủ trì đại cục.

Trầm Anh từng làm chủ tịch thành phố, Nhạc Trọng vẫn vô cùng thưởng thức hắn.

Ít nhất con của hắn dạy dỗ có chừng mực, không giống như những quan nhị đại khác trước cuối thời.

Hơn nữa năng lực chấp chính của Trầm Anh vẫn rất khá, tuy rằng Nhạc Trọng vẫn không ngừng trưởng thành, năng lực chính trị tăng cường, nhưng so sánh với lão chính khách như Trầm Anh vẫn còn không sánh bằng.Dưới sự trợ giúp của Trầm Anh, cơ cấu chính phủ được xây dựng rất nhanh.

Hơn mười ngày sau, thành phố Quý Trữ mới hoàn toàn khôi phục lại bình tĩnh, hơn nữa bắt đầu phồn vinh trở lại.Mà Nhạc Trọng cũng phái người vận chuyển thi thể biến dị thú ở tiểu trấn quay về, hiện tại là mùa trời đông giá rét, thời tiết lạnh hơn bình thường, cả trời đất như một kho lạnh khổng lồ thiên nhiên, thịt biến dị thú đặt hơn mười ngày vẫn không bị biến chất.Mỗi khi vận chuyển thi thể biến dị thú, được Trầm Anh tổ chức thật nhiều nhà xưởng gia công xuất hiện, bắt đầu đem thi thể biến dị thú gia công thành đủ loại trang bị cùng vật phẩm dân sinh, da lông biến dị thú cũng là công cụ chống lạnh thượng đẳng.Lấy được tài nguyên thi thể biến dị thú khổng lồ, cả Quý Trữ thị cũng đạt được lợi ích thật lớn.

Rất nhiều người tìm được công tác, đã lấy được càng nhiều thực vật.

Mà Nhạc Trọng cũng lấy được thật nhiều áo giáp biến dị cùng đủ loại vũ khí lạnh chế tạo từ thi thể biến dị thú, đây là cục diện đôi bên cùng có lợi.Ban đêm, Nhạc Trọng cầm huyết tinh của biến dị thú tam giai xem xét một lúc, lâm vào trong trầm ngâm.

Huyết tinh biến dị thú tam giai là tài liệu chủ yếu chế tạo dược tề Âu Minh nhất hào tốt nhất.Một viên huyết tinh biến dị thú tam giai cộng thêm đủ loại phụ liệu, có thể tinh luyện ra hai mươi dược tề Âu Minh nhất hào.

Cứ như vậy Nhạc Trọng có thể tuyển chọn ra ba mươi cao thủ cường hóa trên 30 cấp để họ sử dụng là có thể đạt được số cao thủ có được kỹ năng nhị cấp.Nhưng huyết tinh biến dị thú tam giai đồng dạng thập phần trân quý, cũng là bảo vật có thể giúp hắn tăng lên thực lực trước mắt, điều này làm cho hắn có chút do dự.Nhạc Trọng tự hỏi thật lâu, trong mắt thoáng hiện nét kiên quyết, liền đem viên huyết tinh nuốt vào trong bụng.- Bỏ đi!

Hiện tại tăng lên thực lực của chính mình mới là trọng yếu nhất!

Cao thủ thiên hạ nhiều vô số, thực lực bản thân nếu không đủ một khi tử vong, hết thảy đều cũng thành không!Nhạc Trọng có thể một đường dốc sức được tới hôm nay, thực lực cường đại của bản thân hắn là chỗ dựa lớn nhất.

Nếu thực lực của hắn không mạnh mẽ như vậy, hắn tuyệt đối không bước lên được vị trí như bây giờ.

Dù sao trước kia hắn chỉ là một người bình thường, không giống như Đỗ Thiện Hùng là một sư trưởng quân đội trước cuối thời.

Không có thực lực cường đại, người khác rất khó phục tùng hắn.

Chương 573: Đêm đầu tiên của Vũ Hân.Viên huyết tinh vào vào trong bụng, chợt hóa thành một dòng nhiệt lưu cuồn cuộn khuếch tán khắp thân thể hắn, từng đạo lực lượng cường đại bắt đầu khởi động trong thân thể hắn, không ngừng cường hóa mỗi tấc da thịt trên người hắn.Đồng thời trong viên huyết tinh tam giai còn một vầng chân khí màu đỏ cũng khuếch tán lan tràn khắp toàn thân hắn, trên người hắn dâng lên một cỗ dục vọng cháy bỏng.Khi Nhạc Trọng nuốt vào viên huyết tinh kia trong lòng liền có một cỗ giác ngộ, hắn nhấn nút trên đầu giường thầm nghĩ:- Quả nhiên là giao long tính dâm, bên trong huyết tinh còn mang theo dâm độc!Không bao lâu cửa phòng mở ra, Trữ Vũ Hân mặc áo ngủ mỏng manh đi vào, nhìn thấy Nhạc Trọng cuộn tròn trên giường, thân thể bốc lên sương khói dày đặc trong mắt thoáng hiện nét lo lắng hỏi:- Nhạc Trọng, anh làm sao vậy?Nhạc Trọng ngẩng đầu lên, trong hai mắt chớp động quang mang như dã thú, hắn nhìn trừng trừng Trữ Vũ Hân.Chỉ thấy da thịt Trữ Vũ Hân trắng như tuyết, dáng người đầy đặn gợi cảm, đôi gò ngực tuy không xưng là lớn như cũng thật vun cao, hơn nữa gương mặt xinh đẹp còn mang theo tia ngạo khí, đúng là cực kỳ mỹ lệ.Cho dù bình thường Nhạc Trọng nhìn thấy Trữ Vũ Hân cũng cảm thấy cô gái này xinh đẹp xuất chúng, lúc này trong lòng hắn đang bị dục vọng che phủ, liền càng cảm thấy Trữ Vũ Hân chính là tiên nữ hạ phàm, biến thành tình nhân trong mộng của hắn.Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe, nhanh như báo săn đem Trữ Vũ Hân ôm vào trong lòng, đặt nàng lên giường.Trữ Vũ Hân bị Nhạc Trọng áp trên giường, nhìn thấy hắn không ngừng thở dốc hổn hển, thân thể lại nóng rực, trong lòng chợt sinh ra cảm giác sợ hãi:- Nhạc Trọng, anh làm sao vậy?

Xảy ra chuyện gì?Trên chiến trường, vô luận bị thương nặng bao nhiêu, cho dù xương cốt vỡ vụn, cánh tay bị chém nhưng Nhạc Trọng vẫn như một ma thần vô cùng kiên cường chưa từng gục ngã.

Đây là lần đầu tiên Trữ Vũ Hân nhìn thấy Nhạc Trọng phản ứng như vậy, điều này làm trong lòng nàng có chút khẩn trương.Nhạc Trọng dùng lực đã xé rách áo của nàng, lộ ra thân hình gợi cảm động lòng người tràn ngập sức sống thanh xuân.- Ah…Trữ Vũ Hân nhất thời đỏ mặt, trái tim không ngừng đập mạnh.Nhạc Trọng ôm lấy nàng, tiến nhập vào thân thể mềm mại của nàng.Một cảm giác đau đớn truyền đến, một nét hoa mai đỏ tươi thoáng hiện trên ra giường, đôi mắt đẹp lợi hại của Trữ Vũ Hân chợt dính đầy nước mắt, đồng thời hiện lên một tia mờ mịt.Trước cuối thời Trữ Vũ Hân là một tiểu thư khuê cát có giáo dưỡng rất tốt lại chăm chỉ học tập, hơn nữa tính khí có chút lãnh đạm.

Nàng không tinh quái như em gái Trữ Nhược Tử của mình, trong lòng cũng có mộng ảo của một nàng công chúa Bạch Tuyết.

Lúc này Nhạc Trọng trở thành nam nhân của nàng, còn có đủ loại khuyết điểm, chênh lệch thật lớn với người tình trong mộng của nàng, điều này làm cho nàng có chút mờ mịt.

Tuy rằng nàng biết rõ vận mệnh của mình nhưng khi chuyện thành sự thật vẫn làm nàng cảm thấy vô cùng mê mang.- Đại ca ca, em tới đây!Đúng lúc này cửa phòng bị đẩy ra, Mạc Hương Lăng thật cẩn thận đi vào.Khác với Trữ Vũ Hân, tâm cơ của Mạc Hương Lăng nặng hơn nàng rất nhiều.

Mạc Hương Lăng biết mình đã thực sự trở thành nữ nhân của Nhạc Trọng, nàng cũng không kháng cự vận mệnh của mình, mà lựa chọn làm tốt quan hệ với hắn, trở thành người mà hắn không thể thiếu.

Bởi vậy mỗi đêm nàng đều lẻn vào trong chăn của hắn.Bạch Cốt canh gác ngay trong phòng của Nhạc Trọng chẳng khác gì một người chết, chỉ cần hắn không cảm giác ra được sát ý, sẽ giống như không hề tồn tại.

Nếu hắn cảm giác được có sát ý, hắn sẽ lập tức phóng gai nhọn xuyên thủng địch nhân.Mạc Hương Lăng vừa đi vào phòng, liền thấy được Nhạc Trọng đang cùng Trữ Vũ Hân kịch liệt chiến đấu, nàng không hề có chút thẹn thùng ngược lại còn mang theo dáng tươi cười kỳ dị nói:- Oa!

Thật kịch liệt nha!

Vũ Hân tỷ!

Chị đang ăn vụng nga…- Đừng nhìn!

Ah!

Đừng nhìn…Trữ Vũ Hân nhìn thấy Mạc Hương Lăng đột nhiên xuất hiện, nàng cảm thấy xấu hổ tới cực điểm, thân thể cong lên liền đạt tới đỉnh phong, xụi lơ ngay trên giường.Mạc Hương Lăng nhìn Nhạc Trọng như có thâm ý cười nhẹ, sau đó nhanh chóng thoát khỏi phòng:- Vũ Hân tỷ, hôm nay em sẽ không quấy rầy hai người!

Hì hì…Trong lòng Trữ Vũ Hân cảm thấy vô cùng xấu hổ, thật khó chịu đựng nổi nghĩ thầm:- Ô!

Bị thấy được!

Lần này không mặt mũi gặp người!Mà lúc này Nhạc Trọng không hề ngừng lại tiến công, lại làm Trữ Vũ Hân lâm vào trong hỗn loạn, không thể tiếp tục suy nghĩ.- Chúc mừng ngài!

Đã lấy được toàn bộ thuộc tính +5, lực lượng cường hóa ngoài định mức +10!Khi Nhạc Trọng ôm Trữ Vũ Hân rơi vào trong mê ngủ thì bên trong thức hải của hắn vang lên tiếng động.Hiệu quả của huyết tinh tam giai quả thật vô cùng kinh người, chỉ một thoáng đã giúp Nhạc Trọng gia tăng 40 điểm cường hóa thuộc tính.

Nhưng đây là do lần đầu tiên sử dụng huyết tinh tam giai nên mới có được hiệu quả tốt như vậy, sau này nếu Nhạc Trọng tiếp tục dùng, hiệu quả cường hóa cũng sẽ nhanh chóng yếu bớt.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng từ từ tỉnh lại, nhìn thấy Trữ Vũ Hân đang nằm bên cạnh hắn.Nhạc Trọng vừa thấy được cảnh này liền cảm thấy đau đầu.

Lúc đó hắn bị dục vọng chiếm lĩnh, nhưng không mất đi ký ức, những chuyện hắn từng làm đều nhớ được thật rõ ràng.Nhạc Trọng nhìn gương mặt xinh đẹp của Trữ Vũ Hân cúi đầu hôn nhẹ lên mặt của nàng.

Vô luận như thế nào cô gái này đã là người của hắn, hắn cũng sẽ không buông tay.Nhạc Trọng vừa hôn, trên mặt Trữ Vũ Hân chợt đỏ ửng, thân thể mềm mại run lên nhè nhẹ.Thấy như vậy Nhạc Trọng biết nàng đã tỉnh, nhưng vì thẹn thùng nên không dám mở mắt.Nhạc Trọng dâng lên ý muốn trêu chọc, liếm nhẹ lên cổ nàng, nhẹ nhàng cắn lấy xương quai xanh xinh đẹp, cười nhẹ hỏi:- Thật xinh đẹp!

Muốn thêm lần nữa không?- Ô!Trữ Vũ Hân rên lên một tiếng, bật lên, rút tấm trải giường che phủ thân thể trắng tuyết, cuộn thành một đoàn nhút nhát nhìn Nhạc Trọng cầu xin:- Nhạc ca, hiện tại không được!Đúng lúc này Mạc Hương Lăng ăn mặc chỉnh tề đẩy cửa phòng, nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười tươi rực rỡ nói:- Nhé, chào buổi sáng đại ca ca!Mạc Hương Lăng mang theo dáng tươi cười khờ dại nhảy lên giường, không chút kiêng kỵ ôm cánh tay Nhạc Trọng làm ra vẻ ngây thơ cười nói:- Hì hì, đại ca cùng Vũ Hân tỷ đang chơi trò chơi sao?

Em cũng phải cùng hai người chơi đùa!Nhạc Trọng sờ sờ đầu của Mạc Hương Lăng dọa nạt:- Đi ăn điểm tâm đi, nếu không đi cẩn thận anh đánh mông em!Mạc Hương Lăng híp mắt nhìn Trữ Vũ Hân cùng Nhạc Trọng lộ ra dáng cười ý vị thâm trường:- Đã biết!

Đại ca tiếp tục chơi với Vũ Hân tỷ đi, hì hì!Trữ Vũ Hân thấy nụ cười của Mạc Hương Lăng, nghĩ tới việc hoang đường đêm qua liền đỏ mặt.Rửa mặt xong Nhạc Trọng mang theo Trữ Vũ Hân đi tới phòng ăn.Chung quanh bàn ăn có Nhạc Trọng, Trữ Vũ Hân, Tân Giai Nhu cùng Mạc Hương Lăng cùng ngồi.Hai bên bàn ăn có tám nữ phó xinh đẹp mỹ lệ đang đứng xếp hàng thật chỉnh tề.

Chương 574: Châu Âu dị động. (1)Tám nữ phó này là xử nữ xinh đẹp sau khi Nhạc Trọng tiêu diệt Thiên Long bang, Thanh Trúc bang cùng nhiều thế lực lớn nhỏ trong Quý Trữ thị tìm được.

Nhạc Trọng cũng không chút khách khí đem các nàng về làm nữ phó.

Dù sao cô gái xinh đẹp cho dù bày làm bình hoa xinh xắn chung quanh cũng xem như tăng thêm cảnh sắc.Trên bàn ăn, trước mặt mỗi người đều có một miếng thịt nướng biến dị thú tam giai, một lạp xưởng cùng một ly sữa.Nhạc Trọng gắp thịt bỏ vào miệng, một cỗ cảm giác tươi mới sinh cơ không gì sánh kịp tràn vào trong người hắn, đồng thời một tia nguyên khí cũng khuếch tán ra.Hiệu quả tẩm bổ của biến dị thú tam giai cực kỳ phi phàm, người thường sau khi ăn vào đều đạt được cường hóa thân thể +1 hoặc +2.

Mặc dù với cường giả như Nhạc Trọng không có hiệu quả, nhưng lại có thể bổ dưỡng nguyên khí của hắn thật lớn.Mạc Hương Lăng ăn hết miếng thịt, đột nhiên một cỗ nhiệt lưu xông lên thân thể nàng, hai mắt nàng chợt nhắm lại, cả người nóng lên, ngã xuống bàn ăn.Tân Giai Nhu ngồi bên cạnh Mạc Hương Lăng chứng kiến nàng đột nhiên té xỉu trên bàn cơm, vẻ mặt lo lắng ôm lấy nàng kêu lên:- Hương Lăng!

Hương Lăng!

Con làm sao vậy?- Đây là…tự nhiên tiến hóa!Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện dị quang, đưa tay sờ lên đầu Mạc Hương Lăng, nhất thời cảm thấy nóng rực, trong lòng chợt cả kinh làm ra phán đoán.Tự nhiên tiến hóa Nhạc Trọng cũng đã gặp qua, chính là Trác Nhã Đồng.

Lúc trước Trác Nhã Đồng cũng tự nhiên thức tỉnh trước mặt hắn, làm cho hắn không ngừng hâm mộ.Tân Giai Nhu nhìn Nhạc Trọng, vẻ mặt lo lắng nói:- Chủ nhân, Hương Lăng không sao chứ?Nhạc Trọng an ủi:- Không có việc gì!

Tôi sẽ gọi bác sĩ tới khám cho nàng!Lúc này Nhạc Trọng đã nắm cả Quý Trữ thị trong tay, muốn tìm bác sĩ căn bản không thành vấn đề.Rất nhanh mấy bác sĩ đã chạy tới, bọn họ nhìn thấy Mạc Hương Lăng hôn mê phát sốt cũng chỉ treo hai chai thuốc giảm sốt.Ngay trong lúc Nhạc Trọng còn bận rộn chăm sóc Mạc Hương Lăng, bên trong một căn phòng thập phần xa hoa bên trong Berlin tại Châu Âu, vài người Aryan ăn mặc chỉnh tề đang tiến hành thảo luận thế cục bên Thái Bình Dương.Một trung niên nam tử mặc âu phục, mắt ưng mũi cao, mặt như đao tước, tóc vàng mắt xanh cầm một thanh quyền trượng trong tay, ngồi trên sô pha, từng vòng khí thế vô cùng cường đại từ trên thân thể hắn khuếch tán, hắn lẳng lặng ngồi nơi đó, cả phiến không gian giống như bị một mình hắn chiếm cứ.

Người thường nếu đứng trước mặt hắn đều sẽ bị uy áp áp bách, tâm thần bất an khó thể nói nên lời.Trung niên nam tử cầm quyền trượng trầm giọng nói:- Quân đoàn thẩm phán giả của chúng ta đã thất bại tại Quảng Tây Hoa triều.

Trước đó không lâu ở này vừa xây dựng một chính quyền mới.

Thủ lĩnh tân chính quyền tên là Nhạc Trọng, là một người Hoa triều.

Tôi muốn nghe ý kiến của các vị!Một nam tử trẻ tuổi dáng người khôi ngô, cơ thể rắn chắc, tóc vàng mắt xanh anh tuấn phi phàm đứng lên cao giọng nói:- Đám người đáng chết thấp lùn sau đầu còn mọc cái roi dài Hoa triều cũng dám phản kháng người Aryan cao quý như chúng ta, thật sự là đáng chết, hẳn nên trực tiếp dùng lửa thiêu cháy bọn hắn.

Sứ đồ đại nhân vĩ đại, xin ngài để cho An Đức Lỗ này đến Quảng Tây Hoa triều, tôi nhất định có thể dẫn người đem toàn bộ bọn chúng thiêu cháy!

Đòi lại công đạo cho đồng bào của chúng ta, tộc nhân Aryan vĩ đại vạn tuế!Nam tử trung niên tay cầm quyền trượng là một trong mười hai sứ đồ của Thiên Đường thần quốc, là sứ đồ thứ năm tên Cáp Lôi Khắc Tư.

Ở trong Thiên Đường thần quốc cũng là cường giả có quyền thế thật lớn.Cáp Lôi Khắc Tư nhìn An Đức Lỗ, tràn ngập uy nghiêm nói:- An Đức Lỗ, anh có quyết tâm này tốt lắm!

Nhưng hiện tại đám da vàng kia đã không còn là người đời Thanh để bím tóc như thời trước.

Tuy rằng bọn hắn là một chủng tộc thấp hèn hạ đẳng, nhưng không thể phủ nhận lực chiến đấu của bọn hắn rất mạnh.

Ngay cả trên chiến trường Triều Tiên cũng bị bọn hắn làm cho ký xuống hợp đồng khuất nhục.

Nếu muốn làm vinh quang của người Aryan bao trùm toàn bộ thế giới, nhất định phải xem trọng mỗi địch nhân, cho dù bọn hắn chỉ là một con kiến chúng ta cũng phải toàn lực giết chết bọn hắn!Vẻ mặt An Đức Lỗ hổ thẹn nói:- Dạ, sứ đồ đại nhân!Cáp Lôi Khắc Tư chẳng những là một người tôn sùng người da trắng mới là chủng tộc cao quý nhất, đồng thời còn là một người tôn sùng chủng tộc Aryan mới là cao thượng nhất.

Là tín đồ cuồng nhiệt của người điên Hitler trong thế chiến thứ hai.

Trong quan niệm của hắn, chỉ có người Aryan mới là chủng tộc cao quý nhất trên thế giới, hết thảy những chủng tộc khác đều là chủng tộc hạ đẳng.Bởi vậy ở bên người Cáp Lôi Khắc Tư cũng hội tụ một vòng những người Aryan cuồng tín, mỗi người đều lấy việc phục hưng chủng tộc Aryan làm nhiệm vụ của mình.Chủ nghĩa dân tộc là một thanh kiếm hai lưỡi, nó có thể làm cho người biến thành cực đoan cố chấp.

Nhưng nó cũng đồng dạng có thể hội tụ lòng người.

Cáp Lôi Khắc Tư dựa vào chủ nghĩa dân tộc hội tụ bộ hạ, mỗi người đều đối với hắn trung thành và tận tâm, thậm chí có thể vì tín niệm trong lòng mà đi tìm cái chết.Một gã trung niên nam tử đeo kính mắt hơi gầy gò tự hỏi một hồi nói:- Sứ đồ đại nhân!

Tôi cho rằng hẳn có thể đem sự phát triển của Nhạc Trọng gia nhập vào Thiên Đường thần quốc của chúng ta.

Như vậy chúng ta sẽ có thêm một quân cờ ích lợi tại Hoa triều.

Hơn nữa một khi hắn đã trở thành người của chúng ta, địa vị của chúng ta trong Thiên Đường thần quốc cũng sẽ cao hơn được một chút!An Đức Lỗ trừng mắt nhìn nam tử trung niên, có chút phẫn nộ nói:- Ba Đặc!

Ông nói cái gì?

Sao có thể cho phép đám người hạ đẳng kia gia nhập vào Thiên Đường thần quốc của chúng ta?

Ông điên rồi sao?

Cùng đám người hạ đẳng hô hấp chung một mảnh không khí cũng đủ làm cho tôi cảm thấy ngạt thở.

Hiện tại ông còn muốn bọn hắn gia nhập vào chúng ta, ông là muốn làm cho tôi nổi điên sao?Ba Đặc trầm giọng đáp:- An Đức Lỗ!

Cho dù là Hitler năm đó cũng từng cùng Nhật Bản kết minh.

Vì để vinh quang của Aryan trải rộng khắp thế giới, tạm thời lui nhường thỏa hiệp là nhất định!Toàn bộ những người có mặt trong phòng đều thuộc dạng đại dân tộc chủ nghĩa.

Ở trong mắt bọn hắn những chủng tộc nhân loại khác đều là hạ đẳng tồn tại.

Bên trong ngoại trừ người da trắng, những người da vàng, da đen bị bọn hắn xưng hô đều dùng cách gọi miệt thị.Cáp Lôi Khắc Tư nhìn một nam tử trẻ tuổi nhỏ gầy vẫn luôn không nói chuyện hỏi:- Lạp Nhĩ Phu, anh có đề nghị gì?Lạp Nhĩ Phu chậm rãi nói:- Sứ đồ đại nhân, tôi cho rằng thế giới hiện tại dân cư chính là lực lượng!

Dân cư trong Quý Trữ thị Hoa triều thật sự là nhiều lắm!

Hẳn nên giảm ít một chút mới được.

Đây là tiền đề đầu tiên, nếu không cho dù Nhạc Trọng gia nhập vào Thiên Đường thần quốc, hắn cũng khó thể toàn tâm dựa vào chúng ta!Hai mắt Cáp Lôi Khắc Tư ngưng tụ trầm giọng hỏi:- Anh có biện pháp gì tốt?

Chương 575: Châu Âu dị động. (2)Lạp Nhĩ Phu mỉm cười đáp:- Thái Lan Lan Sơn thị Ngô Nham Hồng tràn ngập lòng căm thù đối với người Hoa, đồng thời đối với lãnh thổ cùng dân cư của Hoa triều tràn ngập khát vọng.

Chúng ta chỉ cần châm ngòi cho hắn cùng Nhạc Trọng chiến đấu là được!Ba Đặc chỉnh mắt kính chậm rãi nói:- Lạp Nhĩ Phu!

Hiện tại chính là mùa đông!

Năm nay khí hậu dị thường, mùa đông trên toàn thế giới đều cực lạnh.

Bên căn cứ Quảng Tây đã báo cáo thường thường sẽ có bão tuyết.

Ở trong thời tiết dị thường này, vô luận là Ngô Nham Hồng hay là Nhạc Trọng, bọn hắn đều khó có khả năng ngu xuẩn xuất binh trong loại thời tiết như thế!Sau cuối thời mùa đông đầu tiên rét lạnh dị thường, toàn bộ thế giới đều giống như bao phủ trong một tầng sương lạnh, nhân loại khắp các nơi trên thế giới cũng đã bắt đầu yên tĩnh trở lại.Ngoại trừ một bộ phận cao thủ, đại bộ đội muốn ra ngoài chiến đấu cơ hồ là chuyện không thể nào.

Bởi vì như vậy phiêu lưu thật sự là quá lớn, có lẽ chỉ cần một trận bão tuyết đột ngột là có thể làm toàn bộ đội ngũ bị trực tiếp hủy diệt.Đặc biệt bên Châu Âu vốn là quốc gia của băng tuyết, lúc này khí hậu chuyển lạnh nơi nơi đều là tuyết băng bao trùm, nếu không phải Thiên Đường thần quốc chuẩn bị đầy đủ, có được thật nhiều tài nguyên có thể chế tạo hệ thống sưởi ấm tới chống lạnh, chỉ sợ bọn họ sẽ bị chết cóng rất nhiều người.Lạp Nhĩ Phu thản nhiên đáp:- Tôi biết, nhưng người châm ngòi nhất định phải phái ra trước.

Nếu không sau khi tan băng, bọn hắn không đánh nhau sẽ không còn bất kỳ ý nghĩa gì!Cáp Lôi Khắc Tư liếc mắt nhìn hắn, trầm giọng nói:- Được!

Việc này giao cho anh đi làm, Lạp Nhĩ Phu!Lạp Nhĩ Phu nhìn Cáp Lôi Khắc Tư cung kính đáp:- Dạ, sứ đồ đại nhân!Nhạc Trọng cũng không hề biết địch nhân tận Châu Âu xa xôi đang tính kế hắn, hắn vẫn luôn ở bên cạnh Mạc Hương Lăng bồi nàng suốt một ngày.Ngày hôm sau Mạc Hương Lăng chợt rên khẽ một tiếng, chậm rãi mở mắt nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Tân Giai Nhu đang ngồi bên người nàng.Nhạc Trọng nhìn nàng hỏi:- Thế nào?

Khá hơn chút nào không?- Tốt hơn nhiều, đúng rồi đại ca, hiện tại em cũng đã trở thành tiến hóa giả!

Hơn nữa em là tiến hóa giả tinh thần hệ, thức tỉnh kỹ năng ba cấp thao túng niệm lực!Mạc Hương Lăng nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười hưng phấn, nàng hư không một trảo, hút một chiếc bình nằm ở phía xa vào trong tay mình.Nhạc Trọng lật tay, một bộ trang bị Thần Ma hệ thống cấp cao xuất hiện bên giường Mạc Hương Lăng:- Chúc mừng em đã trở thành tiến hóa giả!

Bộ trang bị Thần Ma hệ thống này là phần thưởng cho em!Nhạc Trọng chém giết rất nhiều cường giả, lấy được một ít trang bị Thần Ma hệ thống, bởi vậy hắn muốn tìm một bộ trang bị cao cấp cũng không khó.

Nhưng một ít trang bị ngoài tứ cấp thì thật sự khó thể tìm kiếm.- Cảm ơn đại ca!Mạc Hương Lăng cầm trang bị, cảm thụ được lực cường hóa, lập tức vui mừng nhào vào trong lòng Nhạc Trọng hôn lên mặt hắn hai cái.Một bộ trang bị Thần Ma hệ thống đủ làm người thay da đổi thịt, lúc này cấp bậc cường hóa của Mạc Hương Lăng là 11 cấp, mặc vào trang bị đủ cho thuộc tính của nàng ngang ngửa với cường hóa giả 30 cấp bình thường.Tân Giai Nhu ở một bên nhìn vẻ vui mừng của Mạc Hương Lăng, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng.

Cứ như vậy hai mẹ con nàng đều là tiến hóa giả, có được thực lực cường đại vô luận xảy ra chuyện gì hai mẹ con ít nhất đều có đủ lực lượng tự bảo vệ mình.Mạc Hương Lăng ôm cánh tay Nhạc Trọng mềm giọng cầu xin:- Buồn cả một ngày, đại ca mang em ra ngoài một chút đi!- Được!Nhạc Trọng cũng nổi lên tâm tư đi ra ngoài dạo một chút.Mạc Hương Lăng hưng phấn nhào vào trong lòng hắn hôn hắn:- Thật tốt quá!

Đại ca tốt nhất!Nhạc Trọng mỉm cười mang theo Mạc Hương Lăng đi ra ngoài.Vừa đi ra khỏi biệt thự, một cỗ không khí lạnh thấu xương thổi tới, đem khuôn mặt của Mạc Hương Lăng đông lạnh tới ửng đỏ, nàng hà hơi, một đoàn sương khói trong miệng nàng bay ra.Đêm qua vừa mới hạ một trận tuyết lớn, mặt đất kết lên một tầng băng mỏng.Nhiệt độ không khí bên Quảng Tây tương đối cao, bình thường mùa đông rất nhiều địa phương sẽ không có tuyết rơi, mấy chục năm nay Quý Trữ thị chưa từng có tuyết.

Mà ở mùa đông đầu tiên sau cuối thời đã rơi mấy trận tuyết, thậm chí còn có bão tuyết, trực tiếp làm chết cóng hơn hai trăm người sống sót trong thành thị.- Đi thôi!

Chúng ta đi liệp sát biến dị thú!Nhạc Trọng hưng trí dâng cao kéo Mạc Hương Lăng đi tới dưới cầu Châu Giang.Cả Châu Giang xỏ xuyên qua Quý Trữ thị, bên trong Châu Giang có không ít biến dị thú thủy sinh.

Nhưng trong Quý Trữ thị cao thủ nhân loại đông đảo, khi Nhạc Trọng lôi kéo Mạc Hương Lăng đi tới gần cầu Châu Giang đã thấy chung quanh thật nhiều người.Từng cao thủ chuyên câu cá đem dây câu ném xuống trong nước.Ở bên bờ sông còn có không ít cao thủ của Quý Trữ thị, bọn họ đều lẳng lặng chờ đợi bên cạnh bờ Châu Giang, đợi biến dị thú thủy sinh bên trong lên bờ.So sánh với Đại Dung sơn mạch, gần Châu Giang cũng không phải nơi tốt để luyện cấp.

Bởi vì không ai biết lúc nào mới có biến dị thú mắc câu.Dân cư trong Quý Trữ thị quá nhiều, cao thủ không ít, biến dị thú thủy sinh trong Châu Giang ban đầu thập phần hung mãnh, ăn không ít người.

Nhưng từ sau khi cao thủ nhân loại phát triển, đã biến thành nhân loại liệp sát biến dị thú trong Châu Giang.

Sau một đoạn thời gian điên cuồng liệp sát, biến dị thú cấp cao trong Châu Giang cơ hồ bị giết hết sạch sẽ, rất ít dám lên bờ.Dù sao Châu Giang chỉ là một con sông nhỏ, cũng không phải sông lớn thông ra biển, bởi vậy biến dị thú sinh tồn cũng không cường đại, nếu là sông lớn, đó mới thật sự là khủng bố.- Đến rồi, lên rồi!Đột nhiên mặt nước Châu Giang bắt đầu khởi động, vừa nhìn thấy mặt nước ba động, người thường chung quanh lập tức trốn sạch.Ngay sau đó một đạo cột nước phóng lên cao, một con hắc ngư biến dị thật lớn từ trong nước vọt ra bổ nhào lên bờ.Đúng lúc này bảy tên cao thủ tay cầm binh khí vọt tới, một trận loạn đao chém lên trên thân hắc ngư biến dị, trực tiếp chém nó thành mấy đoạn.- Của tôi!

Con mồi này của tôi!- Rõ ràng là của tôi!

Anh cướp cái gì?- Đừng cãi!

Mọi người chia đều nhau!- …Chém giết xong con biến dị thú, bảy cao thủ chợt vây quanh xảy ra khắc khẩu kịch liệt.

Cuối cùng tiến hành thỏa hiệp, cao thủ đạt linh quang chiếm đại bộ phận, những cao thủ còn lại chia đều thân thể hắc ngư biến dị.- Bán cho tôi một cân thịt, tôi ra tám cân lương phiếu!- Tôi muốn mười cân thịt, tôi ra tám mươi cân lương phiếu!- …Những cao thủ vừa mới thương nghị xong, một đám người thường liền tuôn ra giơ lương phiếu mua thịt tươi từ đám cao thủ.Người sống sót bình thường không ăn nổi thịt tươi biến dị này, nhưng tiến hóa giả, cường hóa giả cấp cao cùng những thương nhân rất thích ăn loại thịt thập phần có dinh dưỡng này, một khi làm thành thức ăn sẽ bán được cái giá tốt.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 564: Sài Tử Thương đến hàng! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDù sao thế lực của Nhạc Trọng còn quá trẻ tuổi, hơn nữa luôn lao vào chém giết, nhân tài trong phương diện chiến đấu thì có nhiều, nhưng người có kinh nghiệm chính trị phong phú thì vẫn thiếu thốn.Lúc này Hồ Nghị tiến lên nói với Nhạc Trọng:- Thủ lĩnh, anh cũng đừng trách Trịnh doanh trưởng, là mệnh lệnh của tôi!Khi có người ngoài Hồ Nghị gọi Nhạc Trọng là thủ lĩnh, chỉ khi nào dưới tình huống riêng tư thì hắn mới gọi Nhạc Trọng là Nhạc đại ca.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Hồ Nghị trầm giọng nói:- Nếu đã như vậy hạ anh hai cấp, xuống làm đội trưởng, quân hàm thiếu úy!Sắc mặt Hồ Nghị nghiêm túc đáp:- Dạ, thủ lĩnh!Hồ Nghị lại nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Thủ lĩnh, hiện tại chúng ta nên làm gì?

Quý Trữ thị đã lâm vào rung chuyển, có phải chúng ta cũng nên chen vào một chân?Tốc độ của Bạch Tiểu Thắng cực kỳ nhanh chóng, hắn đã quay về trong kho lương, đem chuyện cao tầng Quý Trữ thị bị ám sát gần hết báo cáo cho Nhạc Trọng.Hồ Nghị có chút không rõ với tính khí quả quyết của Nhạc Trọng, vì sao vẫn án binh bất động lãng phí hai giờ thời gian quý giá.Nhạc Trọng nhìn Trịnh Minh Hòa, sát khí tận trời nói:- Được!

Trịnh Minh Hòa, kho lương giao cho anh!

Anh nhất định phải bảo vệ kho lương cho tôi, ngoại trừ tôi bất luận kẻ nào tới gần kho lương đều bắn chết!Kho lương hiện tại là đòn sát thủ lớn nhất của Nhạc Trọng, tuyệt đối không thể sơ sẩy.

Một khi kho lương rơi vào trong tay những người khác, có lẽ sẽ biến thành đòn sát thủ cho người khác đối phó hắn.Trịnh Minh Hòa trịnh trọng nói:- Dạ, thủ lĩnh!

Chỉ cần tôi còn sống thì kho lương tuyệt đối sẽ không bị người cướp đoạt!- Tốt lắm!Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện nét vui mừng.Ngay lúc Nhạc Trọng chuẩn bị hạ lệnh xuất phát, Hồ Nghị liếc mắt nhìn ra bên ngoài chợt nói:- Thủ lĩnh, có người đến!- Nga?Nhạc Trọng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Sài Tử Thương đang nâng cao cờ trắng hướng chỗ kho lương chạy tới.Nhạc Trọng nhìn Sài Tử Thương, trong lòng vừa động nói:- Để cho hắn vào đi!Chỉ một mình Sài Tử Thương còn chưa đủ khả năng quấy nhiễu được kho lương, hoàn toàn không hề có bất kỳ uy hiếp gì.Sài Tử Thương vừa đến trước mặt Nhạc Trọng liền nói:- Tôi nguyện ý dốc sức cho thủ lĩnh, xin thủ lĩnh thu lưu tôi!Nhạc Trọng nhìn Sài Tử Thương, vô cùng sảng khoái đáp:- Được!

Anh có điều kiện gì trực tiếp nói ra!Chiêu hàng Sài Tử Thương chiếm ý nghĩa thật lớn.

Cùng lúc có thể tạo tiền lệ mẫu mực, một khía cạnh khác Sài Tử Thương biết rõ những mối quan hệ phức tạp trong quân đội của Đỗ Thiện Hùng, có hắn toàn lực hỗ trợ Nhạc Trọng liền có thể làm ra tốt ứng đối.Sài Tử Thương nói:- Một mình tôi lực lượng yếu ớt, tôi hi vọng thủ lĩnh có thể thả binh sĩ của tôi, để cho tôi cùng họ vì ngài dốc sức!Đỗ Thiện Hùng vừa chết đại quân mà hắn thống soái lập tức phân tách thành vô số tiểu đoàn thể.

Thời đại bây giờ kẻ nào có súng trong tay mới có quyền nói chuyện.

Đã không có Đỗ Thiện Hùng, Sài Tử Thương chẳng là gì cả, bởi vậy sau khi suy nghĩ kỹ càng, liền trực tiếp đi tới nhờ vả Nhạc Trọng.

Ở trong tay Nhạc Trọng hắn vẫn còn vài trăm chiến sĩ đã đầu hàng Nhạc Trọng.Nhạc Trọng khẽ cau mày:- Anh nắm chắc thuyết phục được họ sao?Sài Tử Thương trầm giọng nói:- Nếu Đỗ Thiện Hùng còn sống tôi không dám nắm chắc thuyết phục họ dốc sức vì ngài.

Nhưng Đỗ Thiện Hùng đã chết, tôi có bảy thành nắm chắc thuyết phục được họ!Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Được, Sài Tử Thương, từ giờ trở đi anh chính là liên trưởng tăng cường liên thứ chín dưới trướng của tôi!

Chiến sĩ trong liên của anh đều là lão binh dưới trướng trước kia của anh, thế nào?Sài Tử Thương mừng rỡ, liền quỳ một gối trước mặt Nhạc Trọng nói:- Nguyện tận sức phục vụ cho thủ lĩnh!Sài Tử Thương vừa quy hàng đã nhậm chức liên trưởng, hơn nữa trong tay còn nắm giữ một đội võ lực có thể sai sử như chính tay mình, điều này làm cho hắn vô cùng hưng phấn.Vào thời nay nắm tay lớn mới có quyền nói chuyện, Sài Tử Thương thoáng chốc thu lại được đám bộ hạ cũ, rất nhanh sẽ nắm giữ được bọn hắn, xem như có quyền nói chuyện ngay bên trong thế lực của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng từ trước tới nay thích đem tù binh đánh tan sau đó chỉnh biên lại lần nữa.

Nhưng ở bên trong Quý Trữ thị thì khác hẳn.

Lúc này là lúc cần dùng người, hắn nhất định phải chỉnh hợp toàn bộ lực lượng có thể sử dụng được.

Để cho Sài Tử Thương thống lĩnh những tù binh kia có thể nhanh chóng cho họ phát huy ra đủ sức chiến đấu.

Bởi vậy hắn lựa chọn để Sài Tử Thương tiếp tục thống lĩnh bộ đội cũ của hắn.Sài Tử Thương một mình đi vào chỗ nhốt tù binh, theo lời khuyên của hắn, chín thành tù binh bên trong đều nguyện ý rời đi cùng hắn làm một trận.

Còn một thành phần tử ngoan cố nói thế nào cũng không chịu vì Nhạc Trọng dốc sức, vì vậy vẫn lưu lại trong trại tù binh.Chuẩn bị kỹ càng, Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, Thiên Minh cao thủ đoàn, đội ngũ ngoại quốc của Lạp Nhĩ Mạn, hai bộ binh doanh trang bị tận răng của Ưng Khai Sơn, một tăng cường liên của Sài Tử Thương hình thành một chi đại quân hai ngàn người hướng Quý Trữ thị trực tiếp xuất phát.Nhạc Trọng đem toàn bộ những nhân tố không ổn định rời khỏi kho lương, ở bên trong kho lương chỉ còn lại bộ đội hai doanh cùng Trịnh Minh Hòa.

Trong bộ đội hai doanh rất nhiều người đều là cường hóa giả một đường đi theo Nhạc Trọng giết tới thành phố này, còn có cao thủ chủ động đi nhờ vả Nhạc Trọng trong tiểu trấn, là cường hóa giả cấp thấp đã đạt được cường hóa thật lớn trong trận chiến với thú triều.Tiến vào trong Quý Trữ thị, sau khi chiếm cứ được một khu vực Nhạc Trọng gọi Sài Tử Thương tới hỏi:- Sài Tử Thương, tôi nghĩ muốn giải quyết một ít bộ phận của quân đội.

Anh cho rằng tôi nên công kích bộ phận nào đầu tiên thì tốt nhất?Mạng lưới quan hệ trong quân đội Sài Tử Thương quen thuộc vô cùng, có hắn thì Nhạc Trọng mới có thể phân tích tốt nên tiến công bộ phận nào thì càng thêm thích hợp.- Nhạc lão đại, hiện tại quân đội đã phân tách thành sáu thế lực.

Sáu thế lực theo thứ tự là đệ nhất doanh do Trương Tuyết Vong thống lĩnh.

Vương Hạc thống lĩnh đệ nhị doanh, Chu Lôi thống lĩnh đệ tam doanh, Trần Vũ thống lĩnh đệ tứ doanh, Mã Phóng thống lĩnh đệ ngũ doanh, Mộ Dung Hòa thống lĩnh đệ lục doanh.

Đây là sáu doanh trưởng có lực chiến đấu mạnh dưới trướng Đỗ sư trưởng.

Mỗi doanh có một ngàn người, còn lại có năm bộ binh doanh phân biệt dựa vào sáu thế lực lớn kia.

Năm bộ binh doanh là tân binh mới chiêu mộ, còn đang trong lúc huấn luyện, trang bị vũ khí không được đầy đủ, không có bao nhiêu sức chiến đấu.- Trong đó sức chiến đấu của đệ nhất doanh của Trương Tuyết Vong cực mạnh nhất, trang bị cũng là tốt nhất.

Một doanh của họ trang bị đầy đủ bọc thép doanh, trang bị nhiều nhất là xe tăng đại pháo, còn có cả trực thăng võ trang.

Trương Tuyết Vong là cán bộ do một tay Đỗ Thiện Hùng đề bạt, hắn trung thành và tận tâm đối với Đỗ Thiện Hùng.

Hơn nữa thái độ làm người ngạo khí, rất khó thu phục hắn.

Trước cuối thời hắn cùng Trần Vũ từng tranh đoạt một nữ nhân, cuối cùng bại cho Trần Vũ, luôn canh cánh trong lòng nên quan hệ giữa họ rất kém.

Còn đánh nhau nhiều lần với Trần Vũ, bởi vì hắn quá ngạo khí nên quan hệ với mấy doanh khác cũng không tốt lắm.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 565: Quân đội phân tách.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Bên trong đệ nhị doanh của Vương Hạc cao thủ nhiều nhất.

Trên thực tế đệ nhị doanh là một doanh nhiều cao thủ nhất trong quân đội chúng tôi.

Trong đệ nhị doanh, có hai mươi tiến hóa giả.

Tính tình Vương Hạc khá dối trá, hơn nữa quan hệ với năm doanh trưởng còn lại chỉ bình thường.- Nghe nói Chu Lôi chính là hậu trường của Thiên Long bang.

Tính tình hắn nóng nảy, háo sắc, nghe nói trong quân doanh của hắn có tới hơn năm mươi nữ nhân.- Thái độ làm người của Trần Vũ chính trực nhưng không biết biến báo!- Nghe nói Mã Phóng là hậu trường của Thanh Trúc bang.

Thái độ làm người âm hiểm giả dối, lại keo kiệt, hơn nữa thập phần ngang ngược.

Có một lần hắn đi xe lửa nhưng không mua vé bị nhân viên công tác ngăn cản, hắn lập tức tát người kia hai bạt tai, sau đó còn lớn tiếng rít gào “Lão tử chính là doanh trưởng, cút cho lão tử”.

Tố chất làm người của hắn rất thấp, nếu không phải gia đình là hồng tam đại căn bản không thể đi lên vị trí kia!Sài Tử Thương trầm giọng nói:- Về phần Mộ Dung Hòa thì tôi không rõ ràng lắm.

Tôi chỉ biết thái độ làm người của hắn hết sức thành thật, rất ít nói.

Nhưng nhiệm vụ mà Đỗ Thiện Hùng dặn dò hắn đều rất cẩn thận hoàn thành!Nhạc Trọng lâm vào trong trầm tư.Bốn bang phái lớn trong Quý Trữ thị đều có hậu trường, việc này chính hắn cũng vô cùng hiểu rõ.Bang phái không có hậu trường rất khó phát triển lớn mạnh.

Nhạc Trọng mang theo cao thủ bên ngoài đột nhiên xen chân vào trong Quý Trữ thị, gồm thâu cơ nghiệp Hồng Môn mới một đêm phát triển.Bên trong Quý Trữ thị, tình trạng của Nhạc Trọng giống như nhà giàu mới nổi, hơn nữa còn phá hủy quy tắc trò chơi.

Bởi vậy Lý Hoành Chi cùng Thường Ngọc Phong mới dẫn người muốn san bằng Thanh Thạch bang của hắn.

Nhưng bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới Nhạc Trọng chẳng những không theo chân họ chơi quy tắc mà còn trực tiếp dùng bạo lực trắng trợn nhất đem bọn hắn xử lý, còn mạnh mẽ chiếm đoạt kho lương, làm Đỗ Thiện Hùng ném chuột sợ vỡ bình.Nhạc Trọng lẳng lặng suy nghĩ, nói:- Có hai doanh trưởng làm hậu trường, chẳng thể trách dám giết hại quan viên chính phủ, còn giết chết cả Đỗ Thiện Hùng!Có Chu Lôi cùng Mã Phóng làm hậu trường, còn đem thế cục trong Quý Trữ thị đảo loạn, nói không chừng Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang có thể thực hiện được mưu đồ.Có được hai ngàn chiến sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh, được quân đội tinh nhuệ tương trợ, bên trong có Lý Cửu Minh thống soái hệ thống cảnh sát, võ cảnh cùng đặc cảnh bộ đội, lúc này Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang đã chiếm cứ ưu thế thật lớn.Đúng lúc này một gã chiến sĩ đi vào bên cạnh Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Thủ lĩnh, sứ giả Thanh Trúc bang đến muốn gặp mặt ngài!Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, lạnh lùng nói:- Để cho hắn vào đi!Một gã nam tử trẻ tuổi vẻ mặt tự tin, mặc âu phục nhìn qua thập phần tinh thần đi nhanh tới trước mặt Nhạc Trọng lộ ra mỉm cười nói:- Chào ngài, Nhạc lão đại!

Tôi là Thanh Trúc bang Bành Bưu.

Thật cao hứng có thể gặp mặt ngài.

Lần này tiến đến tôi phụng lệnh Cao bang chủ đến đây cùng ngài ký kết minh ước.

Chỉ cần ngài nguyện ý cùng Thanh Trúc bang kết thành đồng minh, sau khi chuyện lần này chấm dứt ngài phái người đưa ra điều kiện trong phòng hội nghị, trừ bỏ điều thứ ba, chúng tôi sẽ toàn bộ nhận.

Hơn nữa vì tình hữu nghị giữa chúng ta, Thanh Trúc bang còn có thể dâng lên một trăm xử nữ xinh đẹp cho ngài hưởng dụng!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Bành Bưu lạnh lùng nói:- Đem hắn bắt lại cho tôi!Hai gã chiến sĩ xông lên đè Bành Bưu áp ngã trên mặt đất dùng dây thừng trói chặt lại.Sắc mặt Bành Bưu đại biến lớn tiếng kêu lên:- Nhạc Trọng!

Hai quân giao chiến không giết sứ giả!

Anh không thể giết tôi!Nhạc Trọng liếc nhìn Bành Bưu lạnh lùng nói:- Yên tâm, tôi sẽ không giết anh!

Nếu anh có bản lĩnh chạy thoát, trở về nói cho Cao Minh Hào!

Nếu hiện tại hắn đầu hàng, tôi còn có thể tha cho hắn một mạng.

Nếu không hàng, tôi tuyệt đối sẽ đem Thanh Trúc bang cùng Thiên Long bang giết được sạch sẽ, chó gà không tha.

Đem hắn nhốt lại!

Không có mệnh lệnh của tôi không cho bất luận người nào đến gần!Đợi Bành Bưu bị bắt ra ngoài, Nhạc Trọng nhìn Sài Tử Thương trầm giọng nói:- Anh tìm người đưa tôi đi tới chỗ của Trương Tuyết Vong, tôi muốn cùng hắn nói chuyện!Sắc mặt Sài Tử Thương đại biến, trực tiếp khuyên:- Thủ lĩnh, chuyện này không thể được!

Con người Trương Tuyết Vong tuy rằng kiêu ngạo nhưng không phải đồ đần, hắn rất có thể đem ngài bắt cầm tù!Nhạc Trọng nhướng mày nhìn Sài Tử Thương trầm giọng nói:- Đừng nói nữa, ý tôi đã quyết!

Tôi phải đi một chuyến, tình thế bây giờ chúng ta tự bảo vệ mình có thừa, thủ thắng rất khó.

Tấn công bất kỳ một thế lực nào cũng sẽ làm thế lực khác ngư ông đắc lợi.

Tôi phải thuyết phục Trương Tuyết Vong liên thủ với chúng ta, như vậy mới có hi vọng thắng lợi!Nhạc Trọng dẫn theo đội quân hai ngàn người nhìn qua nhân số rất nhiều, nhưng trên thực tế có hơn ngàn người chưa được huấn luyện, hoàn toàn chỉ là một đạo quân ô hợp, đánh đánh một chút còn có thể, nếu chết mười mấy người bọn hắn sẽ bị hỏng mất.

Trong hơn ngàn người còn lại, cao thủ Thiên Minh làm chủ lực tuy đông đảo, nhưng lòng người khác nhau, chưa hoàn toàn bị Nhạc Trọng thu phục, tùy thời đều sẽ tan rã.

Chân chính có thể đánh hơn nữa bị Nhạc Trọng nắm trong tay chỉ có hơn bốn trăm người.Bởi vậy đại quân hai ngàn người của hắn muốn đối phó bất kỳ đội ngũ nào cũng cực kỳ khó khăn.

Nếu hai đội ngũ đồng thời gây khó dễ với hắn, hắn muốn chống cự càng khó khăn nhiều hơn nữa.Sài Tử Thương trầm mặc một lúc lâu, trong mắt thoáng hiện nét kiên định nói:- Được rồi!

Tôi đi cùng ngài!Sài Tử Thương là đang mạo hiểm, nếu hắn muốn chiếm cứ địa vị nhất định dưới trướng Nhạc Trọng, đứng vững được gót chân thì phải cho Nhạc Trọng nhìn thấy lòng trung thành của hắn.Sẽ không có ai thích bộ hạ không trung tâm.

Có người tuy rằng thập phần có năng lực nhưng dã tâm bừng bừng, như vậy sẽ bị thượng vị giả hạn chế sử dụng.

Có người tuy rằng năng lực bình thường, nhưng lại trung thành tận tâm, thượng vị giả ngược lại sẽ thả tâm trọng dụng.Nhạc Trọng nhìn Sài Tử Thương mỉm cười nói:- Tốt!Chỉ định Hồ Nghị làm người chỉ huy lâm thời, sau đó Nhạc Trọng cùng Sài Tử Thương đi nhanh về quân doanh của Trương Tuyết Vong.- Ai?Nhạc Trọng cùng Sài Tử Thương vừa đi tới gần quân doanh, hai gã chiến sĩ cầm súng trường 03 thức trong tay vẻ mặt cảnh giác tiến lên ngăn cản hai người.Nhạc Trọng nhìn hai gã chiến sĩ thản nhiên nói:- Tôi là bang chủ Thanh Thạch bang Nhạc Trọng đang chiếm giữ kho lương!

Có lời cần nói với doanh trưởng Trương Tuyết Vong của các vị, dẫn tôi đi gặp hắn!Nghe được Nhạc Trọng tự giới thiệu, hai gã chiến sĩ chợt hít sâu một hơi, lui ra sau hai bước, nắm chặt súng trong tay:- Anh là Nhạc Trọng!Hung danh của Nhạc Trọng đã truyền khắp quân doanh, toàn bộ chiến sĩ đều biết người trước mắt dẫn theo bộ hạ không đầy một giờ đã công hãm kho lương do một doanh canh giữ, hơn nữa còn lòng dạ độc ác giết sạch toàn bộ chiến sĩ một liên của Thường Ngọc Phong.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 566: Cưỡng bức xuất binh. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột gã chiến sĩ vẻ mặt ngưng trọng nói:- Chờ một chút, tôi đi vào hội báo!Nói xong chiến sĩ kia đi nhanh vào quân doanh.Không bao lâu trong quân doanh đi ra mười hai gã chiến sĩ tràn ngập sát khí, do một quân nhân khôi ngô cao chừng 1m80 suất lĩnh đi tới trước người Nhạc Trọng.Tên quân nhân nhìn chằm chằm Nhạc Trọng cảnh giác nói:- Tôi là Quách Hoài Liên, mời anh đi theo tôi một chuyến!Sài Tử Thương nói với Nhạc Trọng:- Quách Hoài Liên là đệ nhất cao thủ trong doanh của Trương Tuyết Vong, là một tiến hóa giả mẫn tiệp hệ!

Công phu bắt người vô cùng lợi hại!Nhạc Trọng nhìn Quách Hoài Liên nhàn nhạt cười nói:- Được!Quách Hoài Liên ra mặt đón hai người Nhạc Trọng, hiển nhiên Trương Tuyết Vong cũng đã tràn ngập cảnh giác đối với hắn.Trong cuối thời, có được một cường giả đã có năng lực chủ đạo thắng bại trong cuộc chiến tranh quy mô nhỏ.

Mặc dù Trương Tuyết Vong kiêu ngạo, nhưng không phải kẻ đần, không hề làm ra chút phòng ngự, mặc cho nhân hình binh khí chiến tranh như Nhạc Trọng tự do đi lại trong quân doanh của hắn.Nhạc Trọng đi thẳng vào trong quân doanh, thấy được vô số xe tăng xe bọc thép, trực thăng võ trang, xe pháo, xe phóng đạn đạo…nhìn thấy những vũ khí kia, Nhạc Trọng đều thập phần đỏ mắt.Quách Hoài Liên dẫn Nhạc Trọng đi tới trong một văn phòng, bên trong phòng có một gã quan quân chừng ba mươi hai ba mươi ba tuổi, mặc quân phục, vẻ mặt ngạo khí nhưng thập phần tinh thần đang ngồi, đó chính là Trương Tuyết Vong.Bên cạnh Trương Tuyết Vong có tám gã chiến sĩ đang đứng, tám người kia gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, đồng thời trên người tản ra khí tức của cường giả.

Hiển nhiên tám chiến sĩ kia cũng là cao thủ thực lực cực kỳ mạnh mẽ.Đỗ Thiện Hùng vừa bị ám sát, mỗi người đều cảm thấy bất an, toàn bộ lực lượng hộ vệ cao tầng lập tức tăng cường hơn rất nhiều, Trương Tuyết Vong cũng không ngoại lệ.Trương Tuyết Vong cũng là một cường hóa giả, nhưng cấp bậc không cao, chỉ đạt tới 11 cấp.

Dù sao hắn là quan chỉ huy bọc thép doanh, chỉ cần dùng sắt thép nước lũ nghiền áp thi đàn cùng biến dị thú, tự bản thân ra tuyến đầu thì rất ít.Trương Tuyết Vong liếc mắt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Nhạc Trọng, anh tới nơi này làm gì?Nhạc Trọng nhìn Trương Tuyết Vong chậm rãi nói:- Anh là Trương Tuyết Vong Trương doanh trưởng đi!

Đỗ Thiện Hùng Đỗ sư trưởng bị ám sát, chủ mưu ám sát hắn chính là Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang, tôi hi vọng anh có thể cùng tôi liên thủ tiêu diệt hai bang phái kia!Trương Tuyết Vong liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, trên mặt lộ ra tia trào phúng nói:- Anh nói Đỗ sư trưởng là bị Thiên Long bang cùng Thanh Trúc bang ám sát, có chứng cớ không?

Nói không chừng Đỗ sư trưởng là bị anh ám sát!

Hiện tại còn chạy tới vừa đánh trống vừa la làng, anh cho tôi là đồ đần sao?Trương Tuyết Vong lạnh lùng nói tiếp:- Cái chết của Đỗ sư trưởng tôi sẽ điều tra thật rõ ràng!

Tới lúc đó tôi sẽ khởi binh tiêu diệt hung thủ giết Đỗ sư trưởng báo thù cho ông ấy!

Nếu anh tới nơi này chỉ vì nói những lời nhảm nhí như vậy thì cút đi!Một gã cao thủ đứng bên cạnh Trương Tuyết Vong đột nhiên rỉ vào tai hắn nói:- Khoan đã, doanh trưởng!

Nếu hắn đã đến đây thì đem hắn giết đi!

Một khi hắn chết cả Thanh Thạch bang liền sụp đổ!

Chúng ta sẽ dễ dàng thu phục kho lương!Trương Tuyết Vong nghe xong lời nói của cao thủ kia trong lòng thoáng động.

Quả thật đây là cơ hội tốt ngàn năm một thuở, nơi này chính là địa bàn của hắn, trong phòng đã có được sáu tiến hóa giả đều là cao thủ trên 30 cấp, đủ đem Nhạc Trọng xử lý.

Một khi Nhạc Trọng đã chết, cả Thanh Thạch bang lập tức hỏng mất, hắn sẽ dễ dàng gồm thâu thế lực của Nhạc Trọng.Trương Tuyết Vong vừa nghĩ lập tức liền quyết định truyền mệnh lệnh:- Đem hắn bắt lại!Trương Tuyết Vong vừa dứt lời, Quách Hoài Liên đứng cách Nhạc Trọng chưa đầy ba thước đột nhiên bạo lên, nhanh như quỷ mị xuất hiện bên người Nhạc Trọng, khóa lại một cánh tay hắn.Nhạc Trọng đã sớm có chuẩn bị, trong mắt chợt lóe dị quang, lập tức phát động khủng cụ thuật, trong tích tắc lấy hắn làm trung tâm, trong vòng 20m2 từng đạo tinh thần ba động khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.Bị khủng cụ thuật trùng kích, trong lòng Quách Hoài Liên run lên, hành động chợt khựng lại trong nháy mắt.Hư không xé rách, một đạo gai xương bén nhọn từ trong hư không bắn ra trực tiếp xỏ xuyên qua giữa trán Quách Hoài Liên, đem hắn trực tiếp đóng đinh trên mặt đất.Trong phạm vi khủng cụ thuật trùng kích, mười một cao thủ có bảy tên run rẩy lên bị ảnh hưởng.Bảy đạo gai xương bén nhọn giống như trường mâu đòi mạng từ trong hư không bắn ra, trực tiếp đem đầu của bảy tên cao thủ kia xỏ xuyên qua đinh lên vách tường.- Địch tập kích!

Địch tập kích!Chỉ trong vài lần hô hấp đã có tám đại cao thủ chết trong tay Nhạc Trọng, rốt cục sắc mặt Trương Tuyết Vong đại biến, một bên rống to một bên đánh lên cửa sổ thủy tinh, hướng bên ngoài phóng đi.Trong nháy mắt này trong lòng Trương Tuyết Vong đã tràn ngập hối hận.

Hắn không hề nghĩ tới Nhạc Trọng lại mạnh mẽ tới bậc này, chỉ đối mặt đã giết chết tám gã cao thủ dưới trướng của hắn.

Thậm chí cũng liên lụy tới Quách Hoài Liên bị Nhạc Trọng miểu sát.

Nhạc Trọng nhìn Trương Tuyết Vong, hai mắt ngưng tụ, một đạo khủng cụ thuật vô cùng mạnh mẽ hướng Trương Tuyết Vong vọt tới, oanh thẳng lên thân thể của hắn.Từng đạo quang mang xanh biếc từ trong thân thể Trương Tuyết Vong tràn ra, triệt tiêu khủng cụ thuật trùng kích, hiển nhiên trên thân thể hắn còn có trang bị Thần Ma hệ thống.

Nếu không khủng cụ thuật của Nhạc Trọng tuyệt đối có thể trực tiếp miểu sát cường hóa giả cấp thấp như hắn.Một gã tiến hóa giả tinh thần hệ hai tay vung tới, một đống lá bài trong tay nhanh như đạn pháo bắn về hướng Nhạc Trọng, ở giữa không trung hóa thành vô số trương bài bao trùm lên người hắn.Năng lực của người kia là điều khiển những lá bài, dưới lực lượng của hắn những lá bài vốn yếu ớt thậm chí có thể xuyên phá xe thiết giáp, ngay cả tang thi 12 cũng bị hắn cắt thành những mảnh nhỏ.Những lá bài trải rộng khắp không gian, hoàn toàn phong tỏa quỹ tích di động của Nhạc Trọng.

Tựa như mưa bài bao trùm trời đất, vô luận làm sao tránh né cũng sẽ bị đánh trúng.

Đây là uy lực của lực lượng bài trận, rất nhiều cao thủ từng bị cắt thành những mảnh thịt nát.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, vỗ tay, một đạo hỏa diễm long quyển khủng bố trống rỗng hiện ra, hướng tiến hóa giả tinh thần hệ trực tiếp thổi quét tới.Dưới lực lượng hỏa diễm long quyển không gì không phá được, từng trương bài lập tức bị thiêu hủy thành tro tàn, ngọn lửa cường đại ngược lại hướng tiến hóa giả kia cuốn tới.Nhìn thấy một màn như vậy, tên tiến hóa tinh thần lực sắc mặt biến thành tro tàn.Một mặt tường đất trống rỗng hiện ra, chắn ngang trước hỏa diễm long quyển, là một tiến hóa giả thổ dị năng trực tiếp phát động kỹ năng của hắn.Hỏa diễm long quyển oanh lên mặt tường đất, ngọn lửa cuồng bạo lập tức đốt mặt tường cháy thành lỗ thủng thật lớn, sau đó xuyên qua lỗ thủng lớn hướng tiến hóa giả tinh thần hệ cuốn tới.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 576: Súng ngắm 14.5mm ưng hình! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMạc Hương Lăng nhìn thấy đám người gần bờ Châu Giang, có chút lo lắng nói:- Thật nhiều người!

Đại ca, nơi này người nhiều như vậy, cướp quái vật thật sự dữ dội ah!Bởi vì cần liệp sát quái vật mới đạt được cường hóa của Thần Ma hệ thống, bởi vậy chuyện đánh quái cướp vật giống như chơi võng du vẫn hay phát sinh.

Hơn nữa bởi vì chuyện cướp quái mà phát sinh tranh cãi cùng liên tục xảy ra.- Không có vấn đề gì, nhìn anh đây!Nhạc Trọng khẽ cười, lấy ra một viên tinh hạch nhị giai dùng dây thép buộc lại, ném vào trong nước, đồng thời lấy ra một ít bình máu thú biến dị đổ vào trong sông.Máu thú biến dị nhị giai vừa đổ vào trong nước, mặt nước Châu Giang dao động, bầy cá hung mãnh bơi lên mép nước điên cuồng cắn nuốt máu tươi của biến dị thú nhị giai kia.Qua thêm năm phút thời gian, trong nước đột nhiên nhấc lên từng đợt sóng lớn, từng con hắc ngư biến dị thật lớn từ trong nước nhảy ra bổ nhào tới chỗ viên tinh hạch nhị giai.Tinh hạch nhị giai đối với những biến dị thú kia mà nói là bảo vật tiến hóa, bởi vậy vừa ngửi được hương vị máu tươi của biến dị thú nhị giai liền cảm ứng sự tồn tại của tinh hạch nhị giai, đàn biến dị thú chợt điên cuồng.Nhạc Trọng mỉm cười cầm Hắc Nha đao tứ cấp dài hai thước ném cho Mạc Hương Lăng:- Xem!

Không phải đã ra rồi sao?

Những con cá kia giao cho em!Mạc Hương Lăng phát động kỹ năng niệm lực hư không bắt lấy thanh Hắc Nha đao, sau đó đánh về hướng một con hắc ngư biến dị, một đạo hắc quang chớp động, con hắc ngư biến dị lập tức bị Hắc Nha đao dễ dàng chém thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Hắc Nha đao là bảo vật tứ cấp, Mạc Hương Lăng điều khiển nó thật dễ dàng chém giết hắc ngư biến dị, nếu đổi lại vũ khí bình thường khác nàng rất khó phá vỡ được phòng ngự của chúng, trang bị tốt có thể làm tăng lớn sức chiến đấu của mọi người.Một kích giết chết con hắc ngư biến dị, Mạc Hương Lăng lập tức thăng lên hai cấp, lòng tin càng thêm tăng lên, liền điều khiển Hắc Nha đao từng đao trảm lên trên người biến dị hắc ngư, trực tiếp đem chúng chém thành hai đoạn.Dưới sự thao túng niệm lực của Mạc Hương Lăng, thanh Hắc Nha đao thật lớn giống như bị người dùng ngự kiếm thuật thập phần linh mẫn bay lượn khắp mỗi góc độ, chém giết đàn hắc ngư biến dị, từng con cá biến dị vừa lao ra khỏi mặt nước liền bị chém giết, bờ Châu Giang rất nhanh đã có hơn mười thi thể hắc ngư trôi nổi.Nhìn thấy Mạc Hương Lăng thoáng chốc đã chém giết hơn mười hắc ngư biến dị, ánh mắt thật nhiều người liền đỏ.Hắc ngư biến dị một khi lên bờ liền biến thành thức ăn trong tay nhân loại cao thủ.

Nhưng vì chúng bị giết quá nhiều, hiện tại rất ít lên bờ ăn thịt người.

Hiện tại bỗng chốc liền bị Mạc Hương Lăng giết hơn mười con, làm bọn họ vô cùng ghen tỵ.

Đây chính là một số của cải không nhỏ, nếu đổi thành lương phiếu đủ cho bọn họ đến được câu lạc bộ đêm xa hoa nhất vượt qua một thời gian ăn chơi đàng điếm.Ngay lúc Mạc Hương Lăng còn đang hăng say chém giết hắc ngư, bảy tên cao thủ cường hóa cấp bậc không kém đi tới trước mặt Nhạc Trọng, ngữ khí bất thiện nói:- Chờ một chút!

Ai cho phép các người ở đây liệp sát biến dị thú?

Chẳng lẽ các người không biết nơi này là địa bàn của Thiên Nam bang chúng ta hay sao?Nhạc Trọng nhìn bảy cao thủ liếc mắt, thản nhiên đáp:- Ta không biết nơi này là địa bàn của Thiên Nam bang nào cả, các người đã đem mảnh đất này mua xuống rồi sao?Một gã cao thủ trừng mắt nhìn Nhạc Trọng, chửi ầm lên:- Con mẹ nó!

Lưu lão đại của chúng ta đã nói nơi này là địa bàn của Thiên Nam bang thì là của chúng ta.

Mày muốn chết phải không?

Hắc ngư biến dị kia từ giờ trở đi là của chúng ta!

Cút ngay!

Nếu không lão tử không khách khí với mày!Tuy rằng Mạc Hương Lăng dùng Hắc Nha đao chém giết hơn mười con hắc ngư biến dị, nhưng bảy tên cao thủ Thiên Nam bang không hề sợ hãi.

Bọn hắn đều là cao thủ 20 cấp trở lên, bảy người liên thủ xử lý cao thủ trên 30 cấp cũng không thành vấn đề.

Hơn nữa Mạc Hương Lăng chỉ là một tiểu la lỵ, bọn hắn càng thêm khinh thường Nhạc Trọng bọn họ.Vô luận ở thời điểm nào đều có những tên lưu manh du côn như thế tồn tại.

Tuy rằng Nhạc Trọng đã thủ tiêu Thiên Long bang, Thanh Trúc bang nhưng bên trong Quý Trữ thị vẫn còn một ít tiểu bang phái bắt đầu sinh cơ bừng bừng phát triển.Mạc Hương Lăng mười phần dũng mãnh hướng bảy tên cường hóa giả dựng ngón giữa lớn tiếng mắng chửi:- Cút!

Nếu không biến lão nương sẽ không khách khí!- Tiểu kỹ nữ, mày muốn chết!Bang chủ Thiên Nam bang Lưu Nhất giận dữ, tiến lên một bước dài đưa tay hung hăng tát lên mặt Mạc Hương Lăng.Mạc Hương Lăng co rụt thân thể tránh ra sau lưng Nhạc Trọng.Nhạc Trọng liến lên hung hăng một cước đá vào bụng Lưu Nhất, đem cường hóa giả cao hơn 30 cấp Lưu Nhất trực tiếp bay ngược ra sau sáu bảy thước té ngã trên mặt đất.- Mọi người cùng nhau tiến lên, xử lý hắn!Sáu người còn lại gầm lên giận dữ, hướng Nhạc Trọng vọt tới.Sáu người này là cường hóa giả về lực lựng cùng nhanh nhẹn, không có kỹ năng gì đặc thù, đồng thời lực lượng cùng nhanh nhẹn cũng cường hóa không cao.Nhạc Trọng vừa động, nhanh như sét đánh huyễn hóa thành sáu đạo quyền ảnh nặng nề giã lên người sáu tên nam tử, trực tiếp đem bọn hắn oanh bay trên mặt đất.Nhiều cao thủ các tiểu bang phái ở xa xa nhìn thấy một màn này, trong lòng phát lạnh, không dám tiến lại gần khiêu khích uy nghiêm của Nhạc Trọng.- Thủ lĩnh!Sáu gã nam tử vừa té xuống đất, Bạch Tiểu Thắng giống như quỷ mị xuất hiện, mang theo sáu gã cao thủ mặc chế phục màu đen đi tới bên cạnh Nhạc Trọng.Bạch Tiểu Thắng cùng sáu gã cao thủ mặc chế phục đen đều là tâm phúc tinh nhuệ của Nhạc Trọng, mỗi người đều có được chiến lực cường đại, hơn nữa từng theo hắn trải qua nhiều cuộc chiến đấu, là hộ vệ thân binh của hắn.Thực lực cá nhân Nhạc Trọng thập phần mạnh mẽ, nhưng nếu có nhiều cao thủ đến vây công hắn, hắn vẫn sẽ gặp nguy hiểm tử vong.

Bởi vậy hắn cũng xây dựng một đội ngũ đặc biệt phụ trách bảo hộ an toàn cho bản thân, trực tiếp đặt tên là bảo tiêu Trung Nam Hải.Nhạc Trọng chỉ vào bảy tên cao thủ bị hắn xử lý trầm giọng nói:- Đem bọn họ bắt lại!

Ném vào trong cặn bã doanh tiến hành huấn luyện nghiêm khắc nhất.

Chỉ tiêu mỗi người liệp sát năm trăm con tang thi!Cặn bã doanh đã bắt đầu dựa theo tội lỗi phạm phải mà yêu cầu chỉ tiêu liệp sát tang thi.

Có chút cặn bã là cường hóa giả, giết chết tang thi bình thường thật dễ dàng.

Đối phó người như thế chỉ tiêu của bọn hắn thường thường hơn xa những tên tù phạm khác.

Bạch Tiểu Thắng vung tay lên ra lệnh:- Mang đi!Đột nhiên mặt nước chợt khởi động, một con hắc ngư biến dị nhị giai lớn như tòa lầu từ trong nước bơi ra.Các cao thủ vây quanh bờ Châu Giang vừa thấy được con hắc ngư nhị giai, sắc mặt đại biến bỏ chạy tứ tán.Biến dị thú nhị giai cũng chỉ có cường hóa giả đỉnh cấp mới có thể đối phó.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 577: Súng ngắm 14.5mm ưng hình! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMà những cường hóa giả đỉnh cấp nếu không phải đã bị các thế lực lớn mời chào thì tiến hành tu luyện bên trong Đại Dung sơn mạch, căn bản không khả năng xuất hiện tại nơi này.Chung quanh Châu Giang thật không có mấy cường giả đủ sức đối phó hắc ngư nhị giai kia.- Tới tốt lắm!

Câu được cá lớn!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn thấy con hắc ngư nhị giai khổng lồ, ánh mắt lộ tia cười, dùng sức kéo, đem tinh hạch biến dị nhị giai kéo vào trong tay.Con hắc ngư nhị giai cảm ứng được viên tinh hạch có thể làm cho nó càng thêm mạnh mẽ rơi vào trong tay Nhạc Trọng, thân thể du động xông lên bờ.Mạc Hương Lăng nhìn thấy con hắc ngư nhị giai, trong mắt chợt lóe dị quang, điều khiển Hắc Nha đao hung hăng chém thẳng tới đầu của nó.Nếu có thể chém giết được nó, Mạc Hương Lăng sẽ đạt được cường hóa thật lớn.

Tuy rằng tuổi nàng còn nhỏ nhưng thật có dã tâm.

Trong cuối thời nhỏ yếu là tội, người nhỏ yếu rất khó có được tôn nghiêm, dù nàng đã trở thành người của Nhạc Trọng nhưng vẫn không muốn làm một kẻ nhỏ yếu.Hắc Nha đao hung hăng chém lên đầu con hắc ngư nhị giai, bị niêm dịch làm trơn tuột đi nửa lực đạo, lưu lại một dấu vết sau đó bị bắn bay.Cấp bậc của Mạc Hương Lăng không đủ, niệm lực không mạnh, không thể chém vỡ lân giáp của hắc ngư biến dị nhị giai kia.Nếu là một cường hóa giả 40 cấp trở lên cầm bảo vật như Hắc Nha đao có thể cứng rắn xuyên phá được lân giáp của nó.Mạc Hương Lăng chứng kiến mình không thể giết được hắc ngư nhị giai, trong mắt hiện lên nét thất vọng chạy tới bên cạnh Nhạc Trọng.Con hắc ngư lọt vào công kích thập phần phẫn nộ, mở mồm to như chậu máu, một đạo lục sắc niêm dịch bắn thẳng về hướng Mạc Hương Lăng.Nhạc Trọng tiến lên một bước chắn ngang trước người nàng, đưa tay, một đoàn ma viêm trống rỗng hiện ra đem lục sắc niêm dịch cuốn vào bên trong thiêu hủy biến mất.Từ trong đoàn ma viêm, một đạo hỏa tiễn bén nhọn đột nhiên bắn ra, xỏ xuyên đầu của hắc ngư nhị giai, trực tiếp đem đầu của nó quấy nát, xử lý tại chỗ.Con hắc ngư nhị giai suy sụp ngã dưới đất, tuôn ra một hộp báu màu xanh cùng một trăm sinh tồn tệ.Nhạc Trọng nhìn thấy con hắc ngư nhị giai ầm ầm ngã xuống đất, trong lòng hiện lên tia cảm khái.

Mới mấy tháng trước hắn đối diện cùng một con biến dị thú nhị giai vẫn còn là người thật nhỏ yếu, hiện tại đã có thể dễ dàng chém giết được nó.Nhạc Trọng mở hộp báu ra xem, từng đoàn thanh quang ngưng tụ, một cây súng ngắm dài hai thước, tràn ngập sắc thái khoa học viễn tưởng cùng bề ngoài lóng lánh như kim loại xuất hiện trước mắt hắn.- Bảo vật 4 cấp: Súng ngắm 14.5mm ưng hình, tầm sát thương 3000m.

Mỗi ngày có thể tự động sinh ra đạn thư kích!- Tốt!Nhạc Trọng cầm cây súng trong tay, trong lòng tràn ngập vui sướng.Trước mắt các tay súng bắn tỉa đứng đầu chỉ có thể bắn được trong tầm ngắm 1000m tới 2000m là cao nhất.

Không phải vì họ không đủ mạnh mà vì không có vũ khí thích hợp.

Cây súng này tầm ngắm lên tới 3000m, siêu việt bất kỳ khẩu súng nào trên thế giới hiện tại.

Có được nó Nhạc Trọng có thể giết chết bất kỳ cao thủ nào trong vòng ba cây số.

Duy nhất tiếc nuối chính là đạn dược quá ít, không khả năng thường xuyên sử dụng.- Đi thôi!Nhạc Trọng thu cây súng vào trong trữ vật giới chỉ, kéo tay Mạc Hương Lăng rời khỏi bờ Châu Giang.Thi thể biến dị thú nằm đầy trên bờ sông tự nhiên sẽ có bộ hạ của hắn đến xử lý.Nhạc Trọng nắm tay Mạc Hương Lăng đi tới trong nội thành Quý Trữ thị.Chỉ thấy lúc này bên trong nội thành nơi nơi đều là những cửa hàng quán nhỏ, trên đường phố người đến người đi, nhìn qua có vẻ cực kỳ phồn hoa chỉ kém hơn trước cuối thời một chút.Tuy rằng đã trải qua vài lần náo động, nhưng dân cư trong Quý Trữ thị quá nhiều, dù trong náo động đã chết không ít người nhưng cũng không thương tổn được nguyên khí của Quý Trữ thị.Nhạc Trọng nhìn thành phố phồn hoa trong lòng cũng cảm thấy một tia tự hào, thành phố lớn có được chín mươi vạn nhân khẩu này hiện tại đã thuộc về hắn.

Bên trong cuối thời, dân cư chính là tài nguyên trân quý nhất, có được chín mươi vạn nhân khẩu hắn sẽ có được tiềm lực chiến tranh phong phú.Đột nhiên bên tai Nhạc Trọng truyền qua tiếng vang ừng ực, Mạc Hương Lăng ngẩng đầu có chút ngượng ngùng nhìn hắn nói:- Em đói bụng!- Chúng ta đi ăn cơm!Nhạc Trọng nhìn quanh con đường vài lần, lôi kéo tay Mạc Hương Lăng đi nhanh vào một cửa hàng nhỏ sạch sẽ, hơn nữa trong cửa hàng ngồi đầy khách nhân.Vừa đi vào trong cửa hàng, liền có thể ngửi ra được hương khí thuốc đông y cùng thịt chín ngon miệng.Mấy chục khách nhân chen chúc bên trong cửa hàng đang ăn biến dị thú thịt vô cùng mỹ vị.- Mời hai vị ngồi bên này!Nhạc Trọng cùng Mạc Hương Lăng vừa đi vào cửa hàng, một cô gái xinh đẹp có đôi mắt to mê người, làn da tiểu mạch khỏe mạnh, buộc tóc đuôi ngựa vẻ mặt thần tinh thần tươi cười đón chào, dẫn Nhạc Trọng cùng Mạc Hương Lăng đi tới bên ghế ngồi xuống.Hai người vừa ngồi xuống, Mạc Hương Lăng nhìn cô gái từ trên xuống dưới, đôi mắt nàng cực kỳ sắc bén làm cô gái kia có chút không thích ứng.Cô gái nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Xin hỏi hai vị muốn ăn món gì?Nhạc Trọng hỏi lại:- Ở đây có món nào ngon?Cô gái nhìn Nhạc Trọng mỉm cười giới thiệu:- Chỗ chúng tôi nổi danh nhất là móng heo biến dị kho tàu, hắc ngư biến dị kho tàu.

Hai món này là đồ ăn chiêu bài của chúng tôi.

Ngoại trừ hai món này còn có một ít đồ ăn điểm tâm gia đình, chỗ chúng tôi cũng có!Nhạc Trọng tùy tiện gọi món:- Vậy cho hai món đó đi!- Dạ!Cô gái ghi chép lại thực đơn sau đó nhanh chóng rời khỏi đi vào trong phòng bếp.Mạc Hương Lăng nhìn Nhạc Trọng lộ ra dáng tươi cười đáng yêu:- Đại ca, cô gái kia thật xinh đẹp.

Có muốn em giúp anh một tay truy nàng hay không?

Em mà ra tay, tuyệt đối dễ dàng!Nhạc Trọng vươn tay nhéo khuôn mặt bóng loáng của nàng, mỉm cười nói:- Đồ đần!

Anh nghĩ muốn mỹ nữ, chỉ cần một câu nói mà thôi.

Cần gì nhờ em ra tay?Ở chung một chỗ với Mạc Hương Lăng, Nhạc Trọng vô cùng thả lỏng.

Ít nhất cô bé này không quá mức sợ hãi hắn như những người khác.

Nhạc Trọng một đường đi tới, vì cướp lấy quyền lực của Quý Trữ thị đã giết những kẻ chặn đường không chút lưu tình.

Cho dù là bộ hạ tâm phúc của hắn cũng tồn tại ba phần kính sợ đối với hắn, tự nhiên không ai dám tùy ý nói giỡn với hắn.Mà người bạn duy nhất của Nhạc Trọng là Hồ Nghị lúc này lại điều tới trong quân cùng tân binh tiến hành huấn luyện quân sự cường độ cao, chưa có thời gian ở chung tâm sự với hắn.Sức chiến đấu của Hồ Nghị thập phần mạnh mẽ, nhưng hắn lại chưa từng được huấn luyện quân sự bao giờ.

Bởi vậy vì muốn thích ứng chiến tranh hiện đại hóa, Nhạc Trọng đem hắn ném vào trong trại huấn luyện bộ đội đặc chủng, lấy cường độ cao gấp hai so với trước cuối thời mà huấn luyện hắn.Nhạc Trọng muốn trọng dụng người bạn thân nhất của mình, như vậy bạn của hắn cũng phải thật sự có được bổn sự.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 578: Tiệm ăn xung đột.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBởi vậy hắn mới đề nghị đem Hồ Nghị ném tới tiến hành huấn luyện tới khi nào Hồ Nghi nên người mới thôi.Trong cuối thời thực lực cá nhân thập phần trọng yếu.

Nhưng lực lượng mạnh nhất vẫn là tập thể, một quân đội chỉnh thể kết hợp chặt chẽ mới tạo nên uy lực càng mạnh.

Lúc này Nhạc Trọng có thể đơn thương độc mã chém giết hơn hai ngàn con tang thi, nhưng nếu đối mặt với hơn vạn tang thi, cho dù hắn chém mỏi tay cũng không cách nào chém giết sạch.

Nếu đối mặt trăm vạn tang thi, hắn chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

Nhưng với số lượng một vạn quân đội hiện tại hắn có được, cho dù gặp trăm vạn thi đàn hắn cũng không hề có chút cố kỵ.Mạc Hương Lăng đẩy tay Nhạc Trọng, hùng hổ trừng mắt nhìn hắn:- Ô, đừng véo mặt!

Mặt của em sẽ bị anh nắm sưng lên, sưng lên rồi thì thật khó xem!Nhạc Trọng nhìn nàng mỉm cười, nhìn thấy cô bé hoạt bát này, tâm tình của hắn cũng trở nên thả lỏng.

Trong thời gian quay về Quý Trữ thị gần đây, hắn đã bị tích góp áp lực thật không nhỏ.Mạc Hương Lăng giống như một tiểu ác ma mọc lên đuôi dài lắc lư nhìn Nhạc Trọng dụ dỗ:- Đại ca, anh chỉ cần một câu nói là có thể lấy được mỹ nữ, nhưng mà người ta nếu không vì muốn dựa dẫm anh thì là sợ hãi quyền thế của anh, cũng không phải thật tâm thích anh, vậy còn có ý nghĩa gì.

Nếu là một người tài hoa thật sự, đương nhiên là phải đem cả thể xác lẫn tâm hồn mỹ nữ cùng nhau lừa tới tay, đó mới tính là chân chính cao thủ.

Hơn nữa nếu anh đem một đại mỹ nữ dâng hiến tấm thân lẫn tâm thần cho anh, như vậy chẳng phải là chứng minh mị lực của anh thật lớn hay sao?Nếu đổi lại một kẻ yêu thích nữ sắc nghe được lời nàng nói không chừng đã động tâm.

Nhưng Nhạc Trọng chỉ mỉm cười sờ sờ đầu nàng nói:- Anh không có thời gian truy mỹ nữ.

Hiện tại anh chỉ muốn nghỉ ngơi một chút, anh còn nhiều việc cần làm, không có thời gian!Tổ chức Thiên Đường thần quốc đã trải rộng toàn bộ Châu Âu, họ có được nhiều tài nguyên, còn có được khoa học kỹ thuật đứng đầu thế giới.

Một khi bị bọn hắn lấy được toàn bộ tài nguyên bên Châu Âu, tiêu diệt toàn bộ thi đàn, bọn hắn sẽ càng thêm nhanh chóng phát triển.So sánh với bọn họ, quốc nội lại chia thành năm bè bảy mảng, lúc này những kiêu hùng có dã tâm có thực lực đang chậm rãi quật khởi.

Ở những địa phương mà Nhạc Trọng chưa biết tới, không biết còn có bao nhiêu kiêu hùng đang cố gắng khuếch trương thế lực của mình, vừa nghĩ tới tương lai Nhạc Trọng đã cảm thấy có chút đau đầu.Ở trên thế giới này không chỉ có một mình hắn muốn sáng lập khuếch trương thế lực.

Thế giới biến dị, trật tự sụp đổ, thật nhiều ngưu quỷ xà thần đều nhảy bật đi ra.

Nếu hắn muốn thống nhất cả nước, thật không biết phải hao phí bao nhiêu khí lực cùng tâm lực.Lạc hậu phía sau sẽ bị người đánh, đây là kinh nghiệm lịch sử vô số năm qua, người hiện đại đều hiểu rõ đạo lý.

Một khi bên Châu Âu đã chỉnh hợp ra một thế lực cường đại, mà bên Châu Á vẫn năm bè bảy mảng, chuyện chiến tranh nha phiến trong lịch sử sẽ tái diễn trở lại.

Bên Châu Âu chưa bao giờ hi vọng nhìn thấy một đất nước Trung Quốc cường đại, bọn hắn tràn ngập kiêng kỵ đối với quốc gia có nhiều nhân khẩu nhất thế giới cùng lịch sử văn hóa lâu đời thâm sâu không nhỏ này.

Có thể nghĩ ra nếu bọn hắn có đủ thực lực, tuyệt đối sẽ chạy tới đâm thêm một đao.

Mà đổi ngược lại nếu Nhạc Trọng cũng có cơ hội, cũng sẽ không để ý chạy qua bên kia cho Thiên Đường thần quốc thêm một đao.Ngoại trừ bên Châu Âu, cho dù là bên Đông Nam Á cũng thật sự không chút bình tĩnh.

Ngô Nham Hồng lại tràn ngập địch ý đối với những quốc gia khác, hắn chính là một trong những mục tiêu mà Nhạc Trọng dự định thảo phạt.

Nếu không có sức lực thì cũng thôi, nhưng đã có năng lực, Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không cho phép một người kỳ thị chủng tộc cuồng tín như vậy tồn tại trên đời này.Vẻ mặt Mạc Hương Lăng thất vọng nói:- Ôi chao, làm em còn tưởng rằng anh sẽ nói vì mỹ nữ, anh có vượt lửa qua sông cũng sẽ không chối từ đâu!Nhạc Trọng trừng mắt nhìn nàng:- Anh là đồ háo sắc như vậy hay sao?Mạc Hương Lăng mở to đôi mắt ngập nước nhìn hắn hồi lâu, nhoẻn miệng cười nói:- Phải thôi, còn là một la lỵ khống chỉ biết đem la lỵ ngăn chặn trong hẻm nhỏ!Nhạc Trọng trợn mắt nhìn Mạc Hương Lăng, đưa tay véo khuôn mặt của nàng:- Rõ ràng là anh bị em ngăn cản, giờ còn nói ngược nữa sao?Mạc Hương Lăng cười hì hì nhìn Nhạc Trọng uy hiếp:- Nếu anh còn khi dễ em, em sẽ hét to lên, em sẽ ở đây kêu to Nhạc Trọng là la lỵ khống!

Anh sẽ bị mất mặt!- Bỏ đi, anh không thèm chấp nhặt với em!Nhạc Trọng nghe vậy rộng lượng phất tay, chuyển sang sờ sờ đầu của nàng.

Nếu ở trước công chúng bị nàng kêu to hắn là la lỵ khống, thanh danh của hắn cũng sẽ xong đời.

Tiểu ác ma này tuyệt đối làm được chuyện như vậy, bởi vì nàng nắm được điểm mấu chốt của hắn.Mạc Hương Lăng nhìn thấy Nhạc Trọng chịu lui bước liền cười đắc ý, hiện tại nàng thích trêu cợt hắn làm niềm vui.

Dù sao tuổi nàng còn nhỏ, Nhạc Trọng tối đa chỉ đánh mông nàng, sẽ không phạt nặng nàng.Cô gái buộc tóc đuôi ngựa bưng đồ ăn lên đặt trên bàn nói:- Món ăn của hai vị đây, mời dùng!Hương thơm thực vật xông vào trong mũi, Nhạc Trọng nhìn hai đĩa thức ăn mỹ vị chợt thấy hấp dẫn, kẹp lên một móng heo nhẹ nhàng run khẽ, móng heo liền chia lìa, hắn bỏ vào trong miệng, móng heo vừa vào miệng liền tan, cảm giác ngon miệng ngưng tụ ngay trên đầu lưỡi hắn.- Ăn ngon!Tinh thần Nhạc Trọng rung lên bắt đầu ăn ngấu nghiến.Mạc Hương Lăng cũng dùng đũa không ngừng tranh đoạt với Nhạc Trọng:- Đại ca, anh thật giảo hoạt!

Ăn chậm một chút, chừa chút cho em…Cô gái phục vụ xinh đẹp nhìn hai người, trong mắt thoáng hiện nét mỉm cười như hiểu ý.Đúng lúc này ở một bàn ăn bên cạnh, một gã đại hán vỗ bàn lớn tiếng quát:- Con mẹ nó, người phục vụ!

Trong thức ăn có ruồi bọ!

Các người làm ăn sao vậy?

Có biết buôn bán hay không?- Ông chủ đâu?

Cho ông chủ các người ra đây!- Ông chủ lăn ra đây!

Không ra chúng ta đập nát cửa hàng này của các người!- …Mấy nam nhân ở bên cạnh đại hán cũng lớn tiếng kêu lên rầm rĩ.Thấy một màn như vậy khách nhân trong cửa hàng sắc mặt đại biến, người có tố chất tốt một chút trực tiếp bỏ lại tiền ăn mới rời đi.

Người có tố chất kém thì không thèm trả tiền, trực tiếp chạy ra khỏi cửa.Một trung niên nam tử gương mặt đầy nếp nhăn, làn da vừa đen lại vàng mang theo vẻ mặt tươi cười đi tới trước mặt đám đại hán cúi đầu khom lưng nói:- Các vị, mỗi món ăn chúng tôi đều kiểm tra kỹ lưỡng nghiêm khắc.

Tuyệt đối sẽ không có chuyện có ruồi bọ bên trong.

Đây có phải có hiểu lầm gì hay không?Tên đại hán lạnh lùng cười, trong tay cầm lên một con bọ trong nước canh nhìn ông chủ liên tục cười lạnh:- Không có ruồi bọ!

Đây là gì?02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 579: Càn quét bang phái. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCô gái buộc tóc đuôi ngựa bước lên trừng mắt nhìn đại hán lớn tiếng nói:- Đồ ăn của nhà tôi làm mỗi khi mang ra tôi cũng đã xem kỹ qua một lần.

Căn bản không có ruồi bọ!

Đây là các người bỏ vào!Tên đại hắn biến sắc hét lớn một tiếng, lập tức rút ra cây gậy bóng chày lớn, hất bàn quát:- Mày dám vu cáo hãm hại tao?

Tụi mày đánh cho tao!

Đập cửa hàng!

Đập vỡ!Năm tên hán tử bên người đại hán đều rút gậy hướng những địa phương khác trong cửa hàng đánh tới.Trong cửa hàng truyền ra thanh âm tiếng thủy tinh phá nát.- Dừng tay!

Đám ác ôn các người!Cô gái nhìn cửa hàng bị nện vỡ hai mắt đỏ đậm lớn tiếng kêu to.

Cửa hàng là sinh kế của gia đình nàng, nếu bị hủy thì cuộc sống gia đình nàng sẽ bị hủy diệt.Ông chủ cùng những công nhân khác trong cửa hàng sợ hãi cuộn tròn trong góc phòng không dám có chút lộn xộn.

Những tên lưu manh kia trong tay có gậy, có dao, nếu họ xông lên sẽ bị đánh trọng thương thì càng phiền toái.Ở trong cuối thời dược vật thật đắt tiền, dùng một ít càng ít một chút.

Bởi vậy tiền thuốc men thập phần sang quý, họ thật không dám để mình bị thương.Một gã lưu manh đi tới trước mặt Nhạc Trọng cùng Mạc Hương Lăng, trong mắt lóe hung quang lớn tiếng quát:- Cút ngay!

Không nhìn thấy chúng ta đang làm việc sao?

Muốn chết phải không!- Chạy mau!Cô gái thấy vậy lo lắng lớn tiếng kêu lên.

Nàng biết mấy tên lưu manh kia, dù là một cô bé gái bọn hắn cũng sẽ ra tay đánh đập chém giết không chút lưu tình.Trong mắt Mạc Hương Lăng chợt lóe hung quang, như con thư báo hung hăng một cước đá vào chỗ kín của tên kia:- Đồ rác rưởi!

Thật làm ảnh hưởng tâm tình dùng cơm của bà cô ngươi!Mạc Hương Lăng được trang bị Thần Ma hệ thống cường hóa, nàng đã có được cự lực gấp đôi hai người trưởng thành, một cước đá vào chỗ kín của tên lưu manh lập tức đá hắn văng xa hai ba thước.Chỗ kín của tên lưu manh bị đòn nghiêm trọng, hai mắt cơ hồ lồi ra, hai tay ôm chặt vùng háng, cuộn tròn thành một đoàn, nước mắt chảy dài.Mạc Hương Lăng một kích đá bay tên lưu manh, đắc ý liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, sau đó ánh mắt liếc xuống chỗ kín của hắn.- La lỵ thật dũng mãnh!Nhạc Trọng đột nhiên cảm giác sau lưng lạnh lẽo, hai chân vội khép lại.

Cho dù cường độ thân thể hắn cao cường, viên đạn cũng không thể xuyên thấu da thịt hắn, nhưng bộ vị kia vẫn là nhược điểm, hoặc là nói là nhược điểm của toàn bộ nam nhân.Cô gái phục vụ thấy Mạc Hương Lăng một cước đá bay tên lưu manh, trong mắt chớp động quang mang kỳ dị:- Thật là lợi hại!Tên đại hán cầm đầu nhìn Mạc Hương Lăng, trong mắt lóe hung quang:- Mọi người cùng nhau tiến lên!

Bắt lấy tiểu kỹ nữ kia công khai chơi đùa trước công chúng một trận, sau đó bán vào câu lạc bộ đêm!Do tên đại hán suất lĩnh, bốn tên lưu manh còn lại đều xông về hướng Mạc Hương Lăng.Nhạc Trọng nhìn năm tên lưu manh bổ nhào qua, kẹp một khối móng heo chậm rãi bỏ vào trong miệng, nói:- Giao bọn hắn cho em!

Cố lên!- Ôi chao!

Nhạc ca, anh đem đám lưu manh giao cho một la lỵ như em đối phó, thật không có phong độ thân sĩ…Mạc Hương Lăng nghe vậy liền hưng phấn lên, nóng lòng muốn thử nói:- Đúng rồi!

Đánh bọn hắn tàn phế cũng không có vấn đề gì đi?Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tốt nhất là không cần!

Bọn hắn còn có giá trị lợi dụng, có thể ném vào bên trong cặn bã doanh!

Nếu đánh cho tàn phế chỉ còn có thể giết chết bọn hắn!Nhạc Trọng đối với những tên lưu manh luôn khi dễ bình dân không hề có chút hảo cảm, hắn vốn dự định đem những tên lưu manh kia ném vào cặn bã doanh sử dụng làm vật hi sinh.

Nếu bọn hắn bị đánh tàn phế, cũng không cần dùng thuốc trị liệu làm gì, dược vật trong tay hắn chỉ dùng trị liệu cho người tốt.- Hiểu được!Mạc Hương Lăng lộ ra dáng tươi cười hưng phấn, duỗi tay ra, niệm lực phát động, năm chiếc ghế dựa bị một cỗ lực lượng vô hình trói buộc hung hăng hướng năm tên lưu manh oanh tới.Chỉ chớp mắt năm ghế dựa liền hung hăng oanh lên trên người năm tên lưu manh, trực tiếp nện dập nát, năm tên côn đồ bị oanh tới hộc máu ngã trên mặt đất.- Cường hóa giả cấp cao!

Đáng chết!

Mày cũng dám tổn thương tao!

Tao nhất định phải cho tụi mày sống không bằng chết!

Có dũng khí thì ở đây chờ đi!Tên lưu manh cầm đầu vẻ mặt oán độc nhìn hai người Mạc Hương Lăng cùng Nhạc Trọng, trực tiếp móc ra một ống sáo thổi một hơi.Nhạc Trọng nhìn vẻ mặt oán độc của hắn trong mắt chợt lóe dị quang, không hề có ý muốn rời đi mà vẫn ngồi yên tại chỗ ăn móng heo, nói:- Nga!

Thú vị!

Xem ra mày vẫn còn có hậu trường sao!

Tốt!

Tao muốn nhìn xem hậu trường của mày là ai!Tên lưu manh kia tràn ngập vẻ oán hận nhìn Nhạc Trọng liếc mắt lạnh lùng cười nói:- Đợi lát nữa cho ngươi xem!- Ai dám động tới người của tao!

Còn muốn lăn lộn trong Quý Trữ thị nữa hay không?Nương theo một tiếng hô to phẫn nộ, một gã nam tử trẻ tuổi được bốn gã cảnh sát vây quanh đi nhanh tới trong cửa hàng.Tên lưu manh kia vọt tới trước mặt thanh niên đi chung với bốn tên cảnh sát lớn tiếng cầu xin:- Đan thiếu!

Chính là hai người kia, chính là bọn hắn đánh chúng tôi, Đan thiếu, ngài cần làm chủ cho các huynh đệ ah!Nhạc Trọng nhìn tên thanh niên trẻ tuổi liếc mắt, khẽ mỉm cười nói:- Nguyên lai là Đan Vũ, đã lâu không gặp!Đan Vũ vừa nhìn thấy Nhạc Trọng đang ngồi bên bàn ăn cơm, trong lòng ầm vang một tiếng nổ tung, hai đầu gối mềm nhũn trực tiếp bị dọa ngã xuống mặt đất.

Hắn biết người trước mắt chính là người cầm quyền của Quý Trữ thị, một mệnh lệnh là có thể khiến cho hắn chết không toàn thây.

Cha của hắn sở dĩ có thể phục chức cũng bởi vì đã đứng thành hàng thành công, ở thời điểm mấu chốt đứng bên phía Nhạc Trọng nên mới được phục chức.

Cho dù là cha hắn, Nhạc Trọng một lời cho hắn chết thì hắn cũng phải chết.- Đan thiếu, Đan thiếu, ngài làm sao vậy?

Đúng rồi, là người nọ công kích Đan thiếu!

Đi đem hai người kia bắt lại, mang về trong sở!Một gã cảnh sát dìu Đan Vũ, tâm niệm xoay chuyển thật nhanh trực tiếp vỗ mông ngựa chỉ về hướng Nhạc Trọng.- Công kích mẹ mày!Đan Vũ sợ tới mức cơ hồ hồn phi phách tán, hung hăng tát lên mặt tên cảnh sát kia.- Tên vương bát đản La Bình này!

Mày muốn hại chết tao sao!Đan Vũ thần tình hung quang đá mạnh một cước lên thân thể tên lưu manh kia, đem hắn đá ngã trên mặt đất.Làm xong tất cả chuyện này, Đan Vũ mới khom người mang theo vẻ mặt nịnh hót tươi cười quỳ gối trước người Nhạc Trọng nói:- Thật có lỗi, Nhạc thiếu!

Là tôi có mắt không nhìn được Thái Sơn.

Thật xin lỗi, thật xin lỗi!Nhìn thấy một màn này ngoại trừ Nhạc Trọng cùng Mạc Hương Lăng, tất cả mọi người sợ ngây người.Bốn gã cảnh sát đi theo bên người Đan Vũ cũng biết bối cảnh của hắn vốn bất phàm, nhưng không hiểu vì sao một gã công tử ca bối cảnh lợi hại như vậy mà khi vừa nhìn thấy Nhạc Trọng lại sợ tới mức quỳ trên mặt đất cầu xin, điều này làm trong lòng mọi người vô cùng kinh ngạc.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 580: Càn quét bang phái. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhìn Đan Vũ thản nhiên nói:- Bạch Tiểu Thắng, xuất hiện đi!

Đem toàn bộ bọn hắn mang đi, nhốt lại!

Mấy tên lưu manh kia trực tiếp đưa vào cặn bã doanh!- Dạ, thủ lĩnh!Rất nhanh tám gã mặc chế phục màu đen đi vào trong tiệm ăn, là một đám cường giả trên người tản ra khí thế đáng sợ.- Thân vệ thủ lĩnh?Bốn gã cảnh sát vừa nhìn thấy tám gã cường giả mặc chế phục màu đen, sắc mặt liền đại biến, liền đoán được thân phận của Nhạc Trọng.

Không ai dám làm ra chút chống cự, mặc cho nhóm thân vệ đem bọn hắn chế trụ.Thân vệ của Nhạc Trọng rất nhanh đem Đan Vũ vẻ mặt tái nhợt, bốn gã cảnh sát cùng sáu gã lưu manh té trên mặt đất áp giải đi, chỉ lưu lại một tiệm ăn bị tàn phá.Cô gái bím tóc đuôi ngựa đi tới trước người Nhạc Trọng thoáng xoay người chân thành cảm ơn:- Cảm ơn anh!

Tôi gọi là Trần Băng Hà, đa tạ anh đã ra tay tương trợ!Nếu không có Nhạc Trọng, chỉ sợ tiệm ăn của nhà nàng đã bị đám lưu manh phá hủy.Nhạc Trọng mỉm cười đem mười tấn lương phiếu đưa cho Trần Băng Hà, nói:- Tôi gọi là Nhạc Trọng, không cần khách khí, hai món ăn của nhà cô làm thật ngon.

Hi vọng lần sau đến cũng được ăn vào, đây là phí tổn một năm đưa trước cho cô!Trần Băng Hà tiếp nhận đưa mắt liếc nhìn qua, trong mắt dâng lên tia nước mắt, nhìn Nhạc Trọng liên tục cảm ơn nói:- Cảm ơn, cảm ơn!Có được mười tấn lương phiếu này, gia đình nàng có thể tiếp tục kinh doanh tiệm cơm.

Nếu không có được lương phiếu, gia đình nàng muốn sửa chữa tiệm ăn cũng phải bị phá sản.- Nếu có người tiếp tục đến bức hiếp gia đình cô thì cứ báo tên của tôi là được!

Được rồi, tôi phải đi!Nhạc Trọng cười đứng dậy kéo tay Mạc Hương Lăng đi ra bên ngoài.Trần Băng Hà cầm chặt lương phiếu nhìn theo bóng lưng Nhạc Trọng rời đi, trong đôi mắt to xinh đẹp không ngừng sáng lên, không biết trong lòng nàng đang nghĩ chuyện gì.Mạc Hương Lăng đi một bên nhìn Nhạc Trọng trêu đùa:- Oa!

Anh hùng cứu mỹ nhân!

Thế nào, tiếp tục cố gắng một phen, nói không chừng cả tâm hồn mỹ nữ đều bị anh đoạt đi thôi!Nhạc Trọng gõ nhẹ lên trán nàng, cười nói:- Thôi đi!

Lần này trở về còn phải vội thêm một thời gian!Nhạc Trọng vừa quay về văn phòng ủy ban chính phủ không lâu, Đan Hoành chợt nhanh chóng đi tới trước mặt hắn, quỳ gối trước người hắn tận lực cầu xin:- Thủ lĩnh, khuyển tử không hiểu chuyện, mạo phạm ngài, xin ngài nhiều thông cảm tha cho nó một lần đi!

Van ngài, tôi chỉ có đứa con trai này…Nhạc Trọng ngồi trên sô pha, Mạc Hương Lăng ngồi bên cạnh hắn, thật cẩn thận đấm chân cho hắn.

Hắn lạnh lùng nhìn lên Đan Hoành nói:- Đan Hoành, lúc trước xem ở mặt mũi của ông tôi đã cho hắn một con đường sống.

Hiện tại hắn tiếp tục cấu kết lưu manh ức hiếp dân chúng bình thường, tính nết thật khó chừa.

Tôi cho ông ba lựa chọn!

Thứ nhất: đem con ông nhốt vào phòng giam hai mươi năm.

Thứ hai: để cho hắn đi cặn bã doanh giết đủ bốn mươi tang thi thì trả tự do cho hắn.

Thứ ba: ông không cần tiếp tục làm sở trưởng cảnh sát, đi làm công nhân bảo hộ môi trường.

Ông tuyển đi!Đan Hoành quỳ trên mặt đất, mồ hôi lạnh chảy ròng.

Trong ba lựa chọn kia hắn không muốn tuyển một điều nào.

Nhốt vào tù hai mươi năm chỉ sợ con hắn sẽ biến thành phế nhân.

Về phần đi lính trong cặn bã doanh, chỉ sợ không sống qua một năm.

Mà nếu hắn không có chức vụ sở trưởng này, cuộc sống xa xỉ thoải mái của hắn xem như sẽ tiêu tan.Đan Hoành thống khổ làm ra lựa chọn:- Tôi tuyển điều thứ nhất!

Để cho nó ở trong tù đi, đối với nó như vậy cũng tốt hơn!So sánh với đứa con, Đan Hoành cảm giác mũ cánh chuồn của mình càng thêm trọng yếu.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Đan Hoành, thản nhiên nói:- Được!

Ông lui ra đi!- Dạ!Đan Hoành nghe vậy thành thật lui xuống.Nhạc Trọng nhìn thấy Đan Hoành đã đi ra, nghĩ tới chuyện hôm nay gặp được chậm rãi nói một câu:- Xem ra nhất định phải chỉnh lý vấn đề bang phái một chút mới được!Ở trong Quý Trữ thị, bang phái san sát, những bang phái kia đều có ô dù từ phía chính phủ.

Trước đó Nhạc Trọng quá bận rộn chỉnh hợp quân đội, thành lập tân chính phủ, không chú ý tới những khối u độc lựu bang phái sinh trưởng trong thành phố này.

Lúc này nhìn thấy những bang phái kia hung hăng càn quấy đến như thế, làm cho hắn đã động sát tâm.Nhạc Trọng vốn là người làm việc dứt khoát tàn nhẫn, rất nhanh bộ đội đã đi vào trong Quý Trữ thị, tiến hành đại càn quét điên cuồng.Kim Lang bang vốn là một tiểu bang phái có bốn mươi thành viên hạch tâm, chiếm lĩnh một con phố cùng một nhà câu lạc bộ đêm làm địa bàn.Trong một câu lạc bộ đêm, xa hoa trụy lạc, vô số nam nữ trẻ tuổi sống mơ mơ màng màng.Đột nhiên, một đội ngũ chừng ba mươi người, thân mặc quân phục chiến đấu, trên người mang súng tự động xông vào trong câu lạc bộ.Hồ Nghị cầm đầu quát lớn:- Mọi người không được nhúc nhích!

Tất cả quỳ rạp trên mặt đất, nếu không quy tội phản nghịch xử bắn tại chỗ!Dưới tiếng rống to của Hồ Nghị, toàn bộ nam nữ trong câu lạc bộ sắc mặt đại biến, lập tức nằm rạp dưới mặt đất.Hồ Nghị rống lớn, thanh âm rung trời:- Toàn bộ người của Kim Lang bang đều đi ra!

Nếu không tự thú một khi bị bắt, lập tức xử bắn tại chỗ!

Người nhà cũng sẽ bị liên lụy!Không bao lâu, một trung niên nam tử mang theo ba mươi nam tử vẻ mặt chua xót chậm rãi đi ra nói:- Tôi là Kim Lang bang chủ Thịnh Sinh Ý, đến tự thú.

Xin trưởng quan bỏ qua cho người nhà của chúng tôi!Hồ Nghị lạnh lùng nói:- Đi theo chúng tôi một chuyến!Thịnh Sinh Ý thở dài một hơi, thành thật mang theo người của Kim Lang bang đi theo Hồ Nghị bọn họ.Thịnh Sinh Ý không phải không muốn phản kháng, nhưng vừa nhìn thấy bộ đội võ trang đằng đằng sát khí, toàn bộ lòng phản kháng chỉ nháy mắt đã hỏng mất.

Hắn thập phần rõ ràng phản kháng chỉ còn con đường chết, vì vậy đành ngoan ngoãn đi theo Hồ Nghị.Dưới thiết quyền chân chính, hết thảy bang phái đều là hổ giấy.

Trong cuộc càn quét đại quy mô, những bang phái lớn nhỏ trong Quý Trữ thị đều bị Nhạc Trọng hoàn toàn đập nát, toàn bộ bang chủ cùng bang chúng đều bị bắt giữ.Một trong tứ đại bang phái Quý Trữ thị Thải Phượng bang do Đinh Mỵ lãnh đạo ngay khi Nhạc Trọng mới phát động càn quét cũng đã đầu hàng, giao ra toàn bộ vũ lực, nhận Nhạc Trọng chỉnh biên, trở thành một chi lực lượng võ trang dưới quyền Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đem toàn bộ bang phái có tính chất hắc ác thế lực toàn bộ càn quét thành hư không.

Toàn bộ không khí Quý Trữ thị đã biến đổi, bộ mặt thành phố càng thêm phồn hoa.

Những kẻ dã tâm muốn thừa dịp loạn thế xưng vương xưng bá đều phải thu liễm dã tâm của chính mình.Bên trong Quý Trữ thị những công ty do cường hóa giả dân gian cùng những đội ngũ đặc biệt chuyên ra ngoài săn bắn tang thi tìm tòi vật tư cũng không ít.

Nhưng Nhạc Trọng cũng không mạnh mẽ thu dụng cùng chỉnh biên bọn họ.

Bởi vì sự tồn tại của những cường giả dân gian có thể chủ động thanh tẩy một ít địa phương mà quân đội không tiện lợi đi thanh tẩy, đồng thời nhiệt tình của họ rất cao, có thể giúp Quý Trữ thị cung cấp thêm thật nhiều vật tư.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 581: Thi hải dị động.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐối với những thế lực nho nhỏ này, chỉ cần bọn hắn không phát triển đến mức uy hiếp sự thống trị của Nhạc Trọng thì hắn cũng sẽ không động đến bọn họ.Nhạc Trọng đem những hắc bang nhốt đánh vào trong cặn bã doanh.

Những người thường tuy cũng thuộc hắc bang nhưng không làm nhiều tội ác thì bổ sung vào trong quân dự bị tiến hành huấn luyện, mà cường hóa giả thì trực tiếp đưa vào cao thủ đoàn tiến hành huấn luyện thành bộ đội đặc chủng.

Sau một cuộc chỉnh biên, trong tay Nhạc Trọng lại có thêm hai trăm cao thủ cấp bậc cường hóa trên 20 cấp.Nhạc Trọng tiêu diệt xong toàn bộ bang phái trong Quý Trữ thị còn chưa bỏ qua, phái ra thật nhiều cảnh sát không ngừng đem lưu manh du côn ngoài đường bắt sạch.

Một khi bị bắt được liền trực tiếp ném vào cặn bã doanh tiến hành huấn luyện siêu cường độ.Cặn bã doanh nguyên bản chỉ có vài trăm người lúc này trải qua hành động của Nhạc Trọng đã biến thành đại doanh vượt qua hai ngàn người, bên trong nhốt đầy kẻ trộm, cường đạo, du côn lưu manh, cưỡng gian phạm, biến thái, sắc lang, kẻ lừa đảo.

Vừa tiến vào trong cặn bã doanh, tuy rằng có thể ăn cơm, nhưng mỗi ngày đều phải trải qua huấn luyện quân sự hóa nghiêm khắc, huấn luyện lại tiếp tục huấn luyện.

Loại huấn luyện nghiêm khắc này cơ hồ khiến bọn hắn còn khó chịu hơn so với cái chết.Ở bên trong cặn bã doanh, những tên cặn bã kia chỉ cần có chút phản kháng, chờ đợi bọn hắn chính là roi da cùng viên đạn, không hề có nửa điểm nhân quyền đáng nói.

Đám cặn bã kia dưới huấn luyện khắc nghiệt, chẳng khác gì những người máy, thống khổ tới chết lặng.

Bọn hắn chỉ còn một ý nghĩ nhanh chóng giết đủ tang thi hoặc là bị tang thi giết chết, sau đó từ trong thống khổ giải thoát đi ra.Trải qua đại càn quét lần này, trị an trong toàn Quý Trữ thị cơ hồ vô cùng sạch sẽ, đã đạt tới nông nỗi đêm không cần đóng cửa, người không nhặt của rơi.

Những tên tội phạm đều biến sắc, vừa nghĩ tới mình sẽ bị bắt vào cặn bã doanh, trong lòng không ngừng rùng mình.Mặc dù có một bộ phận nhỏ oán hận Nhạc Trọng quá mức khắc nghiệt, nhưng càng nhiều người thường vô cùng cao hứng.

Bởi vì không còn người nào đến đòi thu phí bảo hộ, cũng không có kẻ nào dám can đảm ban ngày ban mặt ăn bá vương cơm, phá phách cướp bóc.Sau khi Nhạc Trọng đem trật tự của Quý Trữ thị hoàn toàn ổn định lại, liền liều mạng huấn luyện bộ đội.

Hiện tại chính là trời đông giá rét, đại bộ đội không thể đi xa, hắn chỉ có thể không ngừng huấn luyện bộ đội đề cao sức chiến đấu.Thời gian một tháng trong giây lát đã đi qua.Ngày này một chiếc phi cơ trinh sát không người lái lướt qua trên bầu trời Nam Trữ thị.Chỉ cần thời tiết tốt Nhạc Trọng đều phái người dọc theo hướng Nam Trữ thị tiến hành điều tra tình huống.Ba trăm vạn tang thi luôn trì trệ bên trong Nam Trữ thị không nhúc nhích đang chậm rãi hội tụ cùng nhau, hướng chỗ Quý Trữ thị bắt đầu di động.Dị biến này rất nhanh bị phi cơ trinh sát được, tin tức kia lập tức phản hồi về trong Quý Trữ thị.Tuy rằng Nhạc Trọng không nắm giữ vệ tinh, không thể giám thị cả địa cầu nhưng có được phi cơ trinh sát không người lái, hắn muốn giám thị địa phương vài trăm dặm chung quanh lãnh địa cũng không thành vấn đề.Nhận được tin tức này, Nhạc Trọng không dám lãnh đạm, lập tức đem toàn bộ cao tầng triệu tập tới cùng nhau.Nhạc Trọng nhìn quanh bốn phía trầm giọng hỏi:- Tôi nhận được tình báo, phương hướng Nam Trữ thị có ba trăm vạn tang thi đang di động về hướng Quý Trữ thị chúng ta.

Với tốc độ di chuyển của chúng nó, chỉ sợ trong năm ngày là có thể đi vào Quý Trữ thị.

Mọi người có ý kiến gì không?Hồ Nghị trực tiếp đề nghị nói:- Thủ lĩnh, chúng ta chủ động phóng ra đem bọn chúng toàn tiêm tại Trường Việt Lĩnh thế nào?

Trường Việt Lĩnh có địa hình rộng rãi, cực kỳ thích hợp cho xe tăng xung phong.

Chúng ta có thể giải quyết chúng tại nơi này!Mộ Dung Hòa nhướng mày nói:- Địa phương Trường Việt Lĩnh đích xác thích hợp cho xe tăng xung phong.

Nhưng chủ yếu chính là vấn đề thời tiết!

Một khi bão tuyết buông xuống, bộ đội của chúng ta dễ dàng mất đi tiếp tế cùng cứu viện, biến thành lẻ loi một mình.

Nếu như vậy sẽ bị thi đàn xử lý, tôi đề nghị hẳn nên giữ vững trong Quý Trữ thị!Trương Tuyết Vong lạnh lùng nói:- Thủ lại trong Quý Trữ thị quá nguy hiểm!

Một khi phòng tuyến bị công phá, hơn chín mươi vạn người sống sót trong thành phố ngay cả chạy cũng không chỗ trốn.

Hơn nữa đạn pháo tồn kho của chúng ta không còn nhiều.

Số lượng tang thi bên Nam Trữ thị vượt hơn ba trăm vạn, không có đạn dược sung túc chúng ta làm sao mà thủ?

Vật lộn sao?Yếu tố chế ước bộ đội hiện đại hóa lớn nhất chính là tiếp tế hậu cần.

Đỗ Thiện Hùng có được lực lượng võ trang một sư đoàn tinh nhuệ, sở dĩ chỉ lưu lại trong Quý Trữ thị, vấn đề lớn nhất là do vấn đề bổ túc đạn dược không đầy đủ.Đỗ Thiện Hùng mang binh thu phục Quý Trữ thị, lại mang binh đánh vào Nam Trữ thị, liên tục chiến đấu kịch liệt quanh Quý Trữ thị, tiêu diệt mấy trăm vạn tang thi.

Nhưng bộ đội của hắn cơ hồ đem toàn bộ đạn pháo bắn sạch, hiện tại lượng tồn kho chỉ còn lại con số ít ỏi.

Muốn đối phó ba trăm vạn tang thi thập phần khó khăn.Mọi người cau mày, lời nói của Trương Tuyết Vong tuy rằng khó nghe nhưng chính là sự thật, ba trăm vạn tang thi chẳng khác gì khối đá lớn đặt trong lòng mọi người, làm cho họ cơ hồ có chút hết hơi.Quý Trữ thị cũng không phải thành phố công nghiệp, bên trong thành phố duy nhất hiện tại làm được là sản xuất viên đạn.

Mỗi một tháng trong thành phố có thể sản xuất ra được mười vạn viên đạn.

Số lượng đạn dược trong thành phố hiện tại đã lên tới ba mươi vạn viên.

Nhưng chất lượng kém, lại dễ dàng làm hỏng súng ống, đại bộ phận đều chỉ cấp cho những đội ngũ dân gian tìm tòi vật tư sử dụng, quân đội không thích dùng loại đạn dược này, bởi vậy tồn kho không ít.

Về phần đạn pháo mấu chốt nhất, chẳng những không có biện pháp sản xuất, cũng không cách nào tái chế.Nhạc Trọng nhìn qua Trầm Anh hỏi:- Công tác xây dựng tường thành thế nào?Nhạc Trọng vừa nắm quyền, liền điều động không ít thanh tráng niên đi xây dựng tường thành.

Bởi vì tường thành không thể ngăn cản đạn pháo hiện đại công kích nên đã thối lui ra khỏi lịch sử sân khấu.

Nhưng trong cuối thời, một bức tường thành cứng rắn có thể hữu hiệu ngăn cản thi đàn cùng biến dị thú triều, bởi vậy nhận được Nhạc Trọng xem nặng.

Dù sao xây dựng tường thành đơn giản hơn sản xuất đạn pháo rất nhiều.Trầm Anh nói thẳng:- Phương hướng đi thông Nam Trữ thị đã dựng lên một bức tường thành cao năm thước, thời gian vội vàng, trước mắt chỉ có thể làm được như vậy!Đại bộ phận tang thi quanh Quý Trữ thị đã bị Đỗ Thiện Hùng mang binh đánh tan, chỉ có phương hướng Nam Trữ thị có tới mấy trăm vạn tang thi chiếm cứ làm Đỗ Thiện Hùng không dám trêu chọc.

Bởi vậy Nhạc Trọng mới để Trầm Anh xây dựng tường thành ở phương hướng đó.- Năm thước sao?

Miễn cưỡng quá!Nhạc Trọng nghe vậy khẽ cau mày chậm rãi nói.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 582: Thôn phệ giả! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNăm thước tường thành theo Nhạc Trọng xem ra cũng không ngăn cản nổi thi hải khổng lồ.

Nhưng chỉ trong hơn một tháng ngắn ngủi đã dựng lên bức tường năm thước thật sự là không đơn giản.Nhạc Trọng suy tư một chút trực tiếp ra lệnh:- Trầm Anh, ông tổ chức nhân công, lập tức ở bên ngoài Quý Trữ thị xây dựng công sự, lấy cạm bẫy!

Còn nữa, tổ chức cư dân phương hướng khu cảng tây di động về thành nam.

Tận lực đem khu cảng tây để trống, làm hòa hoãn xung đột!- Dạ!Nhạc Trọng ra lệnh:- Hồ Nghị, anh mang hai trăm cao thủ đi tuyến đầu thư kích thi đàn!

Làm hết sức, vừa thấy không ổn phải lập tức lui lại, tận lực bảo tồn thực lực!Trong thời tiết tùy thời đều sẽ xuất hiện bão tuyết, Nhạc Trọng điều động hai trăm cao thủ đi thư kích thi đàn đã là cực hạn.

Nếu không phải mùa đông, hắn thật muốn mang đại bộ đội đi xử lý thi đàn.- Dạ, thủ lĩnh!Hồ Nghị thập phần hưng phấn đáp ứng.Nhạc Trọng nhìn quanh bốn phía trầm giọng nói:- Những người còn lại tiếp tục huấn luyện, chờ đợi mệnh lệnh!

Cuộc chiến này tôi quyết định tiến hành quyết chiến bên ngoài Quý Trữ thị.

Cuộc chiến này quyết định sinh tử của chúng ta, hi vọng mọi người toàn lực chuẩn bị chiến tranh!Trong lòng mọi người rùng mình trầm giọng đáp:- Dạ!Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, mọi người động.Theo Trầm Anh tổ chức, dân chúng khu cảng tây bắt đầu hướng khu thành nam di chuyển.Đồng thời hơn mười vạn nam giới được tổ chức bắt đầu xây dựng công sự bên ngoài khu cảng tây.Nhiều người lực lượng lớn, dưới sự nỗ lực của hơn mười vạn nam giới vô số công sự sơ sài cơ hồ trong vòng một đêm đã được xây dựng trải rộng bên ngoài khu cảng tây Quý Trữ thị.Bên trong Quý Trữ thị, vô số nữ tính cũng được động viên, nấu cơm nóng nước sôi mang tới ủy lạo những nam giới vì bảo hộ gia viên mà khổ cực cả ngày đêm kia.Hồ Nghị mang theo hai trăm cao thủ mỗi người mang theo trang bị nặng hơn trăm ký, mặc quân phục tác chiến, cưỡi xe máy chạy ra tuyến đầu.Nhạc Trọng vốn định tự mình đi ra tiền tuyến tiến hành chiến đấu, nhưng hắn vừa cướp Quý Trữ thị chưa được bao lâu, lòng người không ổn định, tâm phúc quá ít.

Một khi hắn rời đi, có lẽ sẽ có kẻ dã tâm nhảy ra.

Bởi vậy vì ổn định đại cục, hắn lựa chọn trấn thủ trung tâm.

Cuộc chiến này hắn tuyệt đối không thể bại, một khi chiến bại, gần chín mươi vạn dân chúng sẽ tử vong trong miệng thi triều khổng lồ kia.Hồ Nghị mang đội ngũ cưỡi xe máy lao nhanh, gần bốn giờ đã xuất hiện trước ba trăm vạn thi đàn.- Thật quá đồ sộ ah!Hồ Nghị cùng hai trăm cao thủ đứng trên gò cao nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy ba trăm vạn thi đàn kéo dài vài chục dặm, vừa nhìn cơ hồ là vô biên vô hạn, chẳng khác gì thủy triều có thể cắn nuốt hết thảy.- Bắt đầu đi!Hồ Nghị nhìn chung quanh một vòng, lấy ra một cây súng ngắm nhắm bên dưới trực tiếp nã một phát súng.Phanh một tiếng súng vang, đầu một con tang thi trực tiếp nổ tung.Bị tiếng súng hấp dẫn, thi đàn khổng lồ bắt đầu xảy ra dị động, từng bầy tang thi như nước thủy triều tràn về chỗ sườn núi mà nhóm người Hồ Nghị đang đứng.- Thật sự là nhiều lắm!

Giết đến nỗi tay tôi đều mềm!Một gã cường hóa giả 38 cấp vung tay lên, từng đạo không khí nhận trực tiếp cắt qua hư không trảm lên trên đầu tang thi, lập tức đem đầu hơn hai mươi con tang thi chém bay.Một gã có được kỹ năng thao túng súng ống hai tay cầm hai khẩu súng trường 03 thức, không ngừng bắn, mỗi lần đều có hai con tang thi bị đánh bạo.Một gã cường hóa giả có được kỹ năng điều khiển thực vật gieo xuống một viên mầm móng thực vật biến dị, ngay sau đó vô số cây mây biến dị từ dưới đất mọc lên, quấn quanh trên người đám tang thi, đem chúng trực tiếp xé nát.Càng nhiều chiến sĩ cầm súng trường 03 thức không ngừng bắn tỉa đem thi đàn lần lượt bạo đầu.Trong hai trăm cao thủ, cấp bậc cường hóa của mỗi người đều trên 30 cấp, chém giết không ít tang thi.

Họ không hề có chút tâm lý sợ hãi bọn chúng, chỉ cần thể lực họ còn đầy đủ sẽ rất khó giết chết được bọn họ.Do hai trăm cao thủ thi triển dị năng, tuy rằng chung quanh núi nhỏ vây đầy thi đàn rậm rạp nhưng nhất thời cũng không thể công phá phòng tuyến của bọn họ.Thật nhiều tang thi bị giết chết, sau đó lại bị thi đàn giẫm đạp biến thành thịt vụn.Không bao lâu đội ngũ hai trăm cao thủ đã giết chết hơn hai ngàn con tang thi.Đúng lúc này từ bên trong thi đàn khổng lồ đột nhiên tách ra, hơn mười con tang thi thân cao ba thước, bụng lớn, tứ chi thô, có cái đuôi dài, thân thể khoác một tầng lân giáp, ánh mắt đã hoàn toàn thoái hóa, hai tay biến thành móng vuốt sắc bén, răng nanh vô cùng bén nhọn xuất hiện ngay trước mắt mọi người.Mấy con tang thi kia vừa xuất hiện lập tức cắn nuốt thi thể tang thi bình thường, sức ăn của chúng giống như không hề có chút hạn chế, không ngừng đem thi thể tang thi bình thường nuốt vào trong bụng.Hồ Nghị nhìn mấy con tang thi kỳ dị đang cắn nuốt thi thể tang thi bình thường, một tin tức thoáng hiện trong đầu của hắn.- Quái vật 60 cấp: Thôn phệ giả 1 hình.

Có thể cắn nuốt thi thể tang thi bình thường không ngừng tiến hóa biến thành mạnh mẽ.

Cấp bậc ban đầu là 50 cấp, cắn nuốt tang thi bình thường có thể tiến hóa tới 70 cấp.

Cắn nuốt tang thi cao cấp còn có thể tiếp tục biến dị tiến hóa!Hồ Nghị vừa chứng kiến con tang thi thôn phệ giả 1 hình, trong lòng rùng mình, nhanh chóng dùng súng trường nhắm ngay đầu con tang thi thôn phệ giả 1 hình điên cuồng bắn phá.Mưa đạn dày đặc bắn lên trên đầu con tang thi thôn phệ giả 1 hình, liền bắn ngược trở ra, không cách nào thương tổn được nó chút nào.- Để tôi!Một gã cao thủ thao túng không khí nhận bên cạnh Hồ Nghị thấy cảnh này trong mắt chợt lóe dị quang, hao phí thật nhiều thể lực ngưng tụ ra một không khí nhận đủ sức phá vỡ xe thiết giáp cỡ lớn, hướng con tang thi thôn phệ giả chém tới.Không khí nhận chém lên trên người thôn phệ giả, làn da của nó chợt hõm vào liền hóa giải lực phá hoại của không khí nhận.

Ngay sau đó con thôn phệ giả mở mồm to phun ra một đạo độc tiễn đen như mực cắt qua hư không nháy mắt đâm vào trên người vị cao thủ kia.- A…Vị cao thủ bị độc tiễn bắn trúng phát ra tiếng thét thê thảm, thân thể trong chớp mắt biến thành thối rữa, hai mắt mắt đi tinh thần, lập tức hướng Hồ Nghị bổ nhào tới.Hồ Nghị biến sắc một cước đá lên người tên cao thủ đem hắn đá ngã trên mặt đất:- Trương Chính!

Anh đang làm gì đó?Tên cao thủ thao túng không khí nhận hai mắt vô thần, liền bò lên hướng những người khác đánh tới.Sắc mặt Hồ Nghị đại biến, tiến lên một bước dài, ám ma đao trong tay hóa thành một quỹ tích ảo ảnh trực tiếp chém ngang đầu Trương Chính, chém bay đầu hắn.- Hắn bị lây nhiễm!

Đáng chết!

Mọi người cẩn thận, con thôn phệ giả kia có thể phun ra nọc độc làm người bị lây nhiễm, đừng để nó bắn trúng người!02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 583: Thôn phệ giả! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNghe được lời nói của Hồ Nghị, sắc mặt mọi người đại biến.

Từ sau khi bọn họ mặc vào bì giáp biến dị thú cũng rất ít có vật gì có thể làm nguy hại đến tính mạng của bọn họ.

Nhưng ở cuối thời sơ kỳ, cảnh tượng thật nhiều người biến thành tang thi đáng sợ vẫn giấu kín trong lòng bọn họ.

Công kích của họ liền biến thành bảo thủ, không dám dễ dàng phát động tiến công với thôn phệ giả bên dưới, chỉ không ngừng chém giết thi đàn bình thường.Mấy chục con thôn phệ giả cũng không nóng lòng tấn công bọn họ, chỉ ở một bên chậm rãi cắn nuốt thi thể tang thi bình thường chung quanh.Hồ Nghị nhìn mấy chục con thôn phệ giả chiếm cứ dưới chân núi, trong mắt hiện lên vẻ lo âu:- Đáng chết, làm sao bây giờ?

Chẳng lẽ phải ở chỗ này nhìn đàn quái vật kia không ngừng mạnh mẽ lên sao?Hai trăm cường giả trên núi nhỏ không ngừng chém giết thi đàn bình thường, mà thôn phệ giả lại không ngừng cắn nuốt thi thể tang thi chung quanh, song phương duy trì cục diện bế tắc.Nhưng Hồ Nghị cũng hiểu được thập phần rõ ràng đợi sau khi đàn thôn phệ giả tiến hóa xong sẽ phát động một kích lôi đình, đem toàn bộ bọn họ xử lý.Ngay khi đoàn người Hồ Nghị đang chiến đấu kịch liệt ở tiền tuyến, trong một tòa biệt thự tại Quý Trữ thị, Trương Tuyết Vong cùng phó quan của hắn tên Vu Hồng đang cùng nhau uống rượu buồn.Vu Hồng uống một hớp rượu, phun ra một hơi chửi ầm lên:- Mẹ nó!

Nhạc Trọng thật là hỗn đản!

Chúng ta rõ ràng đã giúp hắn cướp lấy Quý Trữ thị, lập được công lao hãn mã, nhưng hắn lại đem chúng ta nhét vào tân binh doanh!

Đây rõ ràng là qua sông đoạn cầu, không tín nhiệm chúng ta đi!Trương Tuyết Vong liếc mắt nhìn Vu Hồng, khẽ cau mày trầm giọng nói:- Lão Vu, anh uống nhiều quá.

Nếu lời của anh bị thủ lĩnh nghe được chúng ta đều có đại họa!Vu Hồng nghe vậy khinh miệt cười nói:- Thủ lĩnh cái gì?

Vị trí thủ lĩnh này của hắn còn không phải cướp tới!

Nếu không có chúng ta, Quý Trữ thị sẽ có được nhiều người sống sót như vậy.

Hắn trái ngược trực tiếp cướp vị trí của chúng ta, còn đem chúng ta ném vào tân binh doanh.

Hắn thật là hỗn đản, doanh trưởng, chúng ta làm phản đi!Trong lòng Trương Tuyết Vong cả kinh, liếc mắt nhìn Vu Hồng thản nhiên nói:- Lão Vu, anh uống nhiều quá rồi!Tuy rằng trong miệng khuyên bảo nhưng trong lòng Trương Tuyết Vong lại nhấc lên từng đợt sóng to gió lớn.

Một doanh trưởng của chủ lực doanh tinh nhuệ cùng doanh trưởng một tân binh doanh tuy rằng đều là doanh trưởng, nhưng địa vị song phương hoàn toàn khác hẳn.

Tiếng nói của doanh trưởng chủ lực doanh tinh nhuệ vang dội hơn những doanh trưởng khác rất nhiều.Trương Tuyết Vong từ doanh trưởng chủ lực doanh tinh nhuệ biến thành doanh trưởng tân binh doanh, trong lòng tự nhiên có chút oán hận.

Nhưng hắn thập phần rõ ràng lúc này Nhạc Trọng đã đứng vững gót chân trong Quý Trữ thị, nếu hắn nhảy ra tạo phản sẽ có vô số người chủ động nhảy ra xử lý hắn tranh công với Nhạc Trọng.Trong mắt Vu Hồng hiện lên quang mang kỳ dị, vỗ tay:- Doanh trưởng, tôi biết anh đang lo lắng Nhạc Trọng thế lớn, đánh không lại hắn.

Nhưng anh không cần lo lắng, chúng ta có rất nhiều người!

Trịnh Cường, anh xuất hiện đi!- Chào Trương doanh trưởng!Một gã nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi sáu hai mươi bảy từ trong một căn phòng đi ra nhìn Trương Tuyết Vong mỉm cười nói.Trương Tuyết Vong nhìn nam tử trẻ tuổi kia, trong mắt thoáng hiện nét cảnh giác hỏi Vu Hồng:- Lão Vu!

Đây là…?Nam tử có đôi mắt nhỏ kia nhìn Trương Tuyết Vong cười nho nhã lễ độ tự giới thiệu:- Trương doanh trưởng, tôi tự giới thiệu trước.

Tôi gọi là Lâm Trường Hải, tôi là một thành viên của Trung Hoa Đồng Minh Hội.

Đồng Minh Hội của chúng tôi lấy việc khôi phục cả Hoa Hạ quốc làm nhiệm vụ của mình, dưới trướng có vô số cao thủ.

Đồng Minh Hội nằm ở phân bộ Quảng Tây, chúng tôi có bảy vạn hội viên, lực lượng võ trang một vạn người.

Minh chủ của chúng tôi biết Quý Trữ thị bị tên tiểu nhân Nhạc Trọng cướp quyền nên thập phần phẫn nộ, vì vậy phái tôi tới cùng Trương doanh trưởng ngài kết minh, lật đổ sự thống trị bạo ngược của Nhạc Trọng.

Sau khi chuyện thành công, hi vọng Trương doanh trưởng có thể gia nhập Trung Hoa Đồng Minh Hội, trợ giúp chúng tôi duy trì thống trị Quý Trữ thị!Trong mắt Trương Tuyết Vong chớp động dị quang, hồi lâu mới chậm rãi nói:- Trong tay Nhạc Trọng có lực lượng võ trang vạn người, các vị lấy cái gì đi lật đổ sự thống trị của hắn?Lâm Trường Hải cười thần bí nói:- Trương doanh trưởng, ngoại trừ ngài đã có hai gã cao tầng bất mãn Nhạc Trọng đã đáp ứng gia nhập Trung Hoa Đồng Minh Hội.

Hơn nữa có Thanh Trúc bang Cao Minh Hào, cao thủ Thiên Long bang, Ôn Phúc Tân tại Trần huyện cũng đã đáp ứng liên thủ với chúng tôi.

Đến lúc đó chỉ cần quân đội của Trung Hoa Đồng Minh Hội vừa đến, các vị ở bên trong khởi sự, chúng ta nội ứng ngoại hợp tuyệt đối có thể đoạt lấy Quý Trữ thị.

Hiện tại Nhạc Trọng đang bề bộn trong việc đối phó thi hải, hắn tuyệt đối sẽ không tưởng được chúng ta ra tay vào lúc này!Trương Tuyết Vong trầm mặc một lúc, chậm rãi hỏi:- Hiện tại ba trăm vạn tang thi của Nam Trữ thị đang di chuyển về hướng bên này.

Sau khi cướp lấy Quý Trữ thị, Trung Hoa Đồng Minh Hội sẽ có biện pháp gì ứng đối tang thi?Lâm Trường Hải nhàn nhạt cười:- Mục tiêu ba trăm vạn tang thi chính là Quý Trữ thị, chỉ cần sau khi chúng ta tiêu diệt Nhạc Trọng, tổ chức nhân thủ rút lui khỏi Quý Trữ thị.

Sau đó mới chậm rãi làm suy yếu lực lượng của tang thi, một ngày nào đó chúng ta sẽ đoạt lại Quý Trữ thị cùng Nam Trữ thị.

Bảo tồn sinh lực mới là mấu chốt nhất!Trương Tuyết Vong vừa nghe vậy giống như có điều do dự nào đó trong lòng lập tức bị chặt đứt, hắn trầm giọng đáp:- Được!

Tôi đáp ứng các vị!

Đem kế hoạch của các vị nói cho tôi biết đi!Lâm Trường Hải mừng rỡ đem kế hoạch của bọn họ từ đầu chí cuối nói lại với Trương Tuyết Vong.Trên con đường từ Tân Tề thị đi thông Quý Trữ thị, một đội quân ước chừng vạn người mặc đủ loại áo bông đủ màu sắc hoa văn, lưng đeo vũ khí giẫm trên băng tuyết yên lặng hướng Quý Trữ thị đi tới.Bên trong một vạn phần tử võ trang, đại bộ phận đều cầm dao hay gậy gộc.

Chỉ có một ngàn năm trăm tinh nhuệ tay cầm súng trường, đồng thời còn có năm chiếc bộ binh chiến xa, mười chiếc pháo xa 122, sáu chiếc phóng tên lửa, tám chiếc xe tăng 96 thức.Đội quân có cả vũ khí nóng lẫn vũ khí lạnh hỗn hợp hình thành, hiển nhiên đội quân này cũng không giàu có đủ trang bị võ trang tận răng cho toàn bộ chiến sĩ.Nhạc Trọng đứng trên một đỉnh núi nhỏ, bên cạnh chỉ có một mình Bạch Cốt đi theo, hắn nằm trên mặt đất, xuyên thấu qua súng ngắm chim ưng nhìn đội quân hỗn hợp kia, trong lòng lẳng lặng đánh giá:- Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội chính là đội quân như vậy?

Lực lượng võ trang quả nhiên không kém!- Di!

Nhìn thấy người quen cũ!Nhạc Trọng di động kính ngắm trên súng, đột nhiên nhìn thấy bên trong một chiếc thiết giáp thân ảnh bang chủ Thanh Trúc bang Cao Minh Hào đang ngồi ở vị trí cạnh người lái.02-11-2014, 12:56 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 584: Một phát súng vỡ địch!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng ngẩng đầu nhìn thoáng lên bầu trời, chỉ thấy trời thật u ám, hắn trầm ngâm một lúc cũng không nóng lòng liệp sát Cao Minh Hào, mà lẳng lặng theo dõi đoàn xe.Cao Minh Hào ngồi trên xe, tâm tình thập phần thích ý.

Lúc trước hắn bị Nhạc Trọng bức ra khỏi Quý Trữ thị, chỉ có thể mang theo mấy chục tên tâm phúc chật vật bỏ chạy.

Thanh Trúc bang mà hắn cực khổ gầy dựng với nhân số gần vượt qua vạn người hoàn toàn bị hủy, trong khoảng thời gian ngắn nhận lấy đả kích cực kỳ đáng sợ.

Nhưng khi hắn thối lui tới một huyện thành nằm gần Tân Tề thị thì nơi đó đã bị Trung Hoa Đồng Minh Hội chiếm cứ.Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội đồng ý cho Cao Minh Hào tự quản lý bộ hạ của mình, hơn nữa còn trợ giúp hắn bổ sung bang chúng.

Hiện tại hắn đã xem như là tiểu quân phiệt có được đội ngũ ngàn người.

Tuy rằng ngàn người này chỉ dùng được vũ khí lạnh, nhưng một ngàn nam giới kia đã bị hắn nắm trong tay, làm trong lòng hắn tràn ngập cảm giác thành tựu.Ở bên cạnh hắn là một thanh niên làn da trắng nõn, dáng người phù phiếm, tướng mạo sáng sủa nhưng trên trán lại có một cỗ khí chất phù phiếm đang nhìn Cao Minh Hào cười nói:- Lão Cao!

Đánh xuống Quý Trữ thị rồi thì anh không được quên lời hứa của anh đó!Cao Minh Hào nhìn thanh niên bên cạnh, tận sâu trong mắt hiện lên nét khinh miệt, nhưng trên mặt vẫn mang theo vẻ mỉm cười hòa ái nói:- Đương nhiên rồi Kim thiếu!

Sau khi đánh xuống Quý Trữ thị, tôi tuyệt đối sẽ giúp anh tìm một cặp thai song sinh xinh đẹp đến hầu hạ cho anh thoải mái!Thanh niên trước mắt tên là Kim Quang Huyễn, là con trai của bộ trưởng phân bộ Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội Kim Thắng Thành ở Quảng Tây.

Tuy rằng có bề ngoài thật tốt, nhưng lại háo sắc, chính là điển hình người cha anh hùng nhưng đứa con lại là củi mục.

Suốt ngày chỉ biết ngâm mình trong đũng quần của nữ nhân, Cao Minh Hào vốn thật khinh thường hắn.Nhưng Cao Minh Hào lại thật biết làm người, tuy rằng hắn vô cùng khinh thường Kim Quang Huyễn nhưng vẫn giao kết thật thân thiết đối với hắn.

Đã trở thành một trong những hồ bằng cẩu hữu tốt nhất của Kim Quang Huyễn.Kim Quang Huyễn nhìn Cao Minh Hào cười ha ha, nghênh ngang nói:- Ha ha, lần trước anh tìm hai mẹ con về cho tôi, mùi vị thật không sai!

Nhưng hơi già một chút, lần sau nên chú ý, tôi thích mấy cô gái xinh đẹp trẻ tuổi!Ở trong mắt Kim Quang Huyễn, Cao Minh Hào chỉ là một con chó mà hắn nuôi trong nhà, muốn hò hét thế nào đều không sao cả, chỉ cần thỉnh thoảng cho hắn gặm chút xương cốt là tốt rồi.Ngày xưa con trai lớn nhất của Viên Thế Khải là Viên Khắc Định chính là loại người như thế.

Luôn đối đãi với Đoạn Kỳ Thụy lẫn Phùng Quốc Chương mà chính bản thân Viên Thế Khải cũng không dám lãnh đạm nhưng hắn dám đối đãi như nô tài, ngạo mạn tới cực điểm.Cao Minh Hào nhẫn nhịn lửa giận trong lòng, nhìn Kim Quang Huyễn lộ ra dáng tươi cười thập phần phong độ:- Dạ, tôi đã biết, Kim thiếu!

Lần sau tôi nhất định sẽ chú ý!Đúng lúc này trên bầu trời đột nhiên nổi lên gió tuyết.Nhìn thấy gió tuyết rơi xuống, một gã nam tử thân mặc quân trang sắc mặt đại biến, thân hình chớp động, lập tức vọt tới bên cạnh xe thiết giáp hai tay vỗ mạnh cửa kính lớn tiếng kêu lên:- Kim thiếu, Kim thiếu!

Mở cửa! tôi có chuyện quan trọng cần hội báo!Kim Quang Huyễn nhìn nam tử kia, vẻ mặt không kiên nhẫn mở cửa kính xe, một cỗ gió lạnh thổi vào bên trong làm hắn thoáng rùng mình hắc hơi, hắn vội vàng nói:- Chuyện gì?

Đoạn Tử Khả!

Có chuyện nói mau, có rắm mau thả!

Không có việc gì thì đừng tới quấy rầy tôi!Đoạn Tử Khả cũng không để ý vẻ vô lễ của Kim Quang Huyễn, vô cùng lo lắng nói:- Kim thiếu!

Hiện tại có tuyết rơi, làm sao bây giờ?

Có phải nên cho bộ đội trước tiên tìm chỗ tránh tuyết hay không?Kim Quang Huyễn trừng mắt lạnh giọng nói:- Không được!

Nếu bởi vì tránh tuyết mà chậm trễ việc cha tôi cướp lấy Quý Trữ thị, Đoạn Tử Khả anh đảm đương được nổi sao?

Cho dù giết cả nhà anh cũng không thể bù lại tổn thất của Kim gia chúng tôi.

Binh quý thần tốc, đạo lý này chẳng lẽ anh không hiểu sao?

Mệt cho anh còn là một người cầm binh đâu!Đoạn Tử Khả cười khổ tiếp tục giải thích:- Nhưng mà Kim thiếu, thời tiết rét lạnh như vậy, chúng ta đều là người phương nam, không chịu nổi rét.

Nếu tuyết cứ rơi mãi, các chiến sĩ đều sẽ bị giá rét làm nhiễm bệnh!Vùng Quảng Tây nằm trong khí hậu ôn đới, rất ít tuyết rơi, càng không cần nói tới bão tuyết.

Nhưng mùa đông năm đầu tiên sau cuối thời, lại thình lình xảy ra bão tuyết đã đoạt đi thật nhiều sinh mạng.

Những người còn lại cũng không quá thích ứng với thời tiết cực lạnh, bởi vậy cả Nhạc Trọng cũng không dám đại quy mô động binh đi chung quanh.Kim Quang Huyễn mất kiên nhẫn trách mắng một câu, lập tức kéo cửa kính không thèm quản tới Đoạn Tử Khả:- Vậy cho họ chạy bộ không được sao!

Đừng dông dài!

Năm đó hồng quân đi qua núi tuyết, đi qua thảo nguyên cũng không ai kêu khổ.

Hiện tại chút thời tiết lạnh như vậy đã tính là gì, để cho họ xuất ra nghị lực chịu đựng một chút là tốt rồi!

Đừng lôi thôi!

Cho toàn quân tăng nhanh tốc độ tiến về phía trước!

Lấy tốc độ nhanh nhất tiến quân Quý Trữ thị, chỉ cần đánh xuống Quý Trữ thị, bọn hắn là có thể nghỉ ngơi thật tốt!Sắc mặt Đoạn Tử Khả cực kỳ khó xem, thấp giọng mắng:- Ngu xuẩn!Năm xưa hồng quân đi qua núi tuyết, đi qua đầm lầy thảo nguyên đã bị chết rất nhiều người.

Nếu không phải bị bức bất đắc dĩ, có ai muốn đi làm chuyện như thế.Kim Quang Huyễn tránh trong xe hưởng thụ hệ thống sưởi ấm, đương nhiên không cảm thụ được nỗi thống khổ của những chiến sĩ bình thường.Đoạn Tử Khả bất đắc dĩ tuyên bố mệnh lệnh ngu xuẩn kia:- Toàn quân!

Dùng hết tốc độ đi về phía trước!Bộ đội vạn người lập tức tăng nhanh tốc độ hành quân hơn rất nhiều.

Nhưng thường thường có người ngã trên mặt đất, sau đó cũng không còn đứng lên được nữa.- Ngu xuẩn!Nhạc Trọng nhìn thấy đội quân vẫn đi tới, trong lòng thầm nhủ.

Nếu đổi lại là hắn vừa thấy trời đổ tuyết, sẽ lập tức kéo quân đội trở về, tuyệt không dám tiếp tục vượt tuyết hành quân.Đây đều là người Quảng Tây mà không phải người phương bắc Liêu Ninh, lại càng không phải gấu Bắc Cực sinh trưởng trong băng tuyết ngập trời.Tuyết rơi càng lúc càng lớn, không bao lâu đã nổi lên gió to.Vô số bông tuyết thổi tới đội ngũ, cắt da cắt thịt thổi mạnh vào tận xương cốt từng chiến sĩ.Từng chiến sĩ bị gió tuyết thổi qua, thân thể run rẩy lên, khuôn mặt đông cứng đỏ bừng, hai chân giẫm trên tuyết chết lặng, thật giống như không phải thân thể của chính mình.Từng tên chiến sĩ đi tới bị gió lạnh thổi quét, đầu choáng váng, chợt ngất xỉu té ngã, không hề nhúc nhích liền biến thành cỗ thi thể.Dưới băng tuyết thổi phần phật, từng tên chiến sĩ đều chẳng khác gì pho tượng rối không ngừng té ngã.Sĩ khí toàn quân bỗng chốc hạ thấp vô cùng, mỗi người đều biến thành cực kỳ chết lặng.- Là lúc này!Nhạc Trọng chứng kiến hơn mười chiến sĩ ngã xuống đống tuyết, liền cầm súng nhắm ngay Cao Minh Hào ngồi trong xe.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 585: Thiểm Điện tam giai. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này hắn chỉ cách chỗ đội xe chừng một cây số, lẳng lặng ngừng thở, tinh khí thần toàn bộ tập trung, trong mắt chỉ còn thân ảnh Cao Minh Hào.Lúc chiếc xe đột nhiên ngừng lại, Nhạc Trọng bóp cò.Phanh một tiếng nổ vang, viên đạn của khẩu ưng hình 14.5mm cắt qua hư không, xỏ xuyên qua kính thủy tinh chống đạn trực tiếp đem đầu của Cao Minh Hào tạc đến dập nát.Cho dù Cao Minh Hào là cường hóa giả lực lượng hệ 49 cấp nhưng vẫn không hề có chút lực phản kháng bị Nhạc Trọng ám sát chết ngay tại chỗ.Kim Quang Huyễn vừa nhìn thấy đầu của Cao Minh Hào trực tiếp nổ tung ngay trước mặt hắn, vô cùng hoảng sợ lớn tiếng thét to:- A!

Cứu mạng!

Cứu mạng!

Cứu cứu tôi!- Địch tập kích!

Địch tập kích!Từng tiếng thét chói tai vang lên trong đội ngũ.Một ít chiến sĩ vốn sĩ khí đã hàng thấp nhất, lúc này nghe kêu có địch tập kích lập tức biến thành hỗn loạn.Thật nhiều chiến sĩ cầm vũ khí lạnh trong tay hướng khắp bốn phương tám hướng bỏ chạy, đám người chỉ thoáng chốc đã tán đi gần tám phần.Những chiến sĩ cầm vũ khí lạnh vốn lâm thời bị người cưỡng bức làm tráng đinh, nói khó nghe một chút chính là vật hi sinh.

Sĩ khí của vật hi sinh vốn đã thấp, trong gió tuyết gặp được mai phục, tinh thần lập tức liền hỏng mất.Trong đội ngũ chỉ có một ngàn năm trăm chiến sĩ võ trang đầy đủ có thể đánh trận.

Nhưng chiến sĩ vật hi sinh lại chạy tán loạn xuyên qua bọn họ khiến họ cũng bị tách rời lẫn nhau.- Cơ hội tốt!Nhạc Trọng cũng thật không ngờ một phát súng đã đem đội ngũ oanh tới hỏng mất.

Nhưng hắn vốn là người chưa bao giờ buông tha chút cơ hội, thét dài một tiếng, cùng Bạch Cốt lao xuống chỗ tàn quân Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội.Trung hỗn loạn, hỏa lực của đội ngũ càng không thể phát huy, là cơ hội tốt nhất cho Nhạc Trọng phát huy thực lực.Nghe được tiếng thét dài của Nhạc Trọng, Thiểm Điện vốn mai phục gần đó mang theo bốn trăm con mèo rừng biến dị xông thẳng vào chủ lực của Trung Hoa Đồng Minh Hội.

So sánh với nhân loại, năng lực kháng lạnh của biến dị thú mạnh mẽ hơn nhiều, cho dù là ở trong gió tuyết lớn nhưng Thiểm Điện cùng tiểu đệ của nó vẫn có thể hành động cực nhanh.Thiểm Điện cắn nuốt thật nhiều tinh hạch biến dị thú nhị giai mà Nhạc Trọng giao cho nó cùng hai viên tinh hạch biến dị thú tam giai, rốt cục đã xảy ra biến chất, tiến hóa thành biến dị thú tam giai.Lúc này Thiểm Điện đã lớn hơn trước một vòng, đồng thời tốc độ gấp bốn mươi lần, bởi vì tăng lên quá lớn nên đã vượt qua cả vận tốc của âm thanh.Chỉ trong vòng bốn giây Thiểm Điện đã vượt qua khoảng cách ngàn thước, giống như một đạo sóng âm xông vào trong đội ngũ của Đồng Minh Hội, móng vuốt liên tục chớp động, đầu của từng tên chiến sĩ trực tiếp bị đánh bay, máu tươi phóng lên cao.- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng nhìn thấy tốc độ của Thiểm Điện trong lòng rung mạnh, đây là sự đáng sợ của biến dị thú tam giai, thật sự là quá nhanh!Mặc dù Thiểm Điện không có được lực phòng ngự đáng sợ của Thanh Lân Giao tam giai cùng lực lượng lớn vô cùng cộng thêm nọc độc bổn nguyên có thể ăn mòn hỏa tiễn, nhưng nó lại có được tốc độ làm đòn sát thủ, tốc độ siêu việt vận tốc âm thanh khiến cho nó có thể có được địa vị trong giới biến dị thú tam giai cùng cấp bậc.- Đáng chết!Cường hóa giả 30 cấp bên trong đội ngũ giận dữ vọt về hướng Thiểm Điện.Thiểm Điện nhìn hai mươi tên cường hóa giả trên 30 cấp, thân hình chớp động, đột nhập vào trong đội ngũ kia.Chỉ trong hai giây đầu của hai mươi cao thủ trực tiếp bị đánh bay, máu tươi văng khắp nơi, ngay cả thân ảnh của Thiểm Điện cũng không cách nào nắm giữ tới.Nhạc Trọng phát động ảnh bộ, đã có được tốc độ gấp mười bảy lần, hắn thập phần miễn cưỡng mới bắt được thân ảnh của Thiểm Điện, miễn cưỡng có thể có sức đánh một trận với nó.Cường hóa giả có tốc độ thấp hơn gấp mười lần căn bản không thể tránh thoát được thân ảnh của nó, càng không cần nói tới đủ khả năng đối kháng.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, xuất hiện gần bên cỗ xe tăng, trong nháy mắt phát động khủng cụ thuật, từng vòng tinh thần ba động cường đại hướng bốn phương tám hướng khuếch tán.Trong chớp mắt toàn bộ chiến sĩ bên trong xe tăng đều lâm vào trong khủng hoảng lập tức hôn mê.Khủng cụ thuật của Nhạc Trọng chỉ có cường giả có được tinh thần lực cực cao hoặc có được kỹ năng đặc thù hay trang bị Thần Ma hệ thống mới có thể ngăn cản.

Những chiến sĩ kia không cách nào ngăn cản được khủng cụ thuật của hắn.Những chiếc xe tăng bị mèo rừng biến dị hấp dẫn, không ngừng hướng về chúng nã pháo.Những viên đạn pháo nổ tung trong đàn mèo rừng biến dị, đem bọn chúng tạc đến tan xương nát thịt.

Những biến dị thú này căn bản không ngăn cản được pháo kích của xe tăng.

Dù là Thiểm Điện nếu bị bắn trúng cũng sẽ bị tạc thành bốn năm mảnh, đương nhiên mèo rừng biến dị bình thường không thể chống nổi uy lực của đạn pháo xe tăng.Những khẩu pháo 25mm trên bộ binh chiến xa cũng điên cuồng nổ vang, không ngừng đem từng con biến dị thú cắt đứt, máu tươi văng khắp nơi.Về phần những xe pháo bởi nguyên nhân tầm bắn nên không phát huy ra được uy lực của nó.Nhạc Trọng thừa dịp đàn mèo rừng biến dị hấp dẫn lực chú ý của Đồng Minh Hội, thân hình hắn không ngừng chớp động, không ngừng phát động khủng cụ thuật, từng vòng tinh thần ba động đáng sợ hướng bốn phương tám hướng khuếch tán, trong phạm vi sóng tinh thần bao phủ, các chiến sĩ trong những chiếc xe tăng cùng bộ binh chiến xa đều lâm vào trong ảo cảnh, hôn mê ngất xỉu.Mặt khác một bên Bạch Cốt cũng đột nhập vào trong đội ngũ Đồng Minh Hội, gai xương tung bay, trực tiếp chém giết những chiến sĩ ngăn trở đường đi của hắn.Mất đi hỏa lực của xe tăng cùng bộ binh chiến xa áp chế, hơn bốn trăm con mèo rừng biến dị xông thẳng vào đội ngũ Đồng Minh Hội, đem những chiến sĩ đánh té trên mặt đất, cắn đứt cổ họng của bọn họ.Khi biến dị thú xông vào đội ngũ, Đồng Minh Hội càng thêm hỏng mất, thật nhiều chiến sĩ bỏ rơi vũ khí bỏ chạy tứ tán.Nhạc Trọng nhìn thấy Đồng Minh Hội đã hỏng mất đang bỏ chạy, lớn tiếng hô to:- Bỏ lại vũ khí!

Giơ tay lên!

Đầu hàng không giết!Những chiến sĩ Đồng Minh Hội đã đánh mất chiến ý, chỉ lo lắng bị biến dị thú làm thịt nên mới chạy trốn.

Vừa nghe lời chiêu hàng của Nhạc Trọng, thật nhiều chiến sĩ bỏ xuống vũ khí hai tay giơ cao, vẻ mặt hoảng sợ nhìn đàn biến dị thú.Thiểm Điện rống lớn một tiếng, trong mắt đàn biến dị thú tuy không cam lòng nhưng vẫn lui ra, chỉ tấn công những chiến sĩ nào còn chưa chịu bỏ vũ khí xuống đầu hàng.Nhìn thấy đầu hàng không giết, các chiến sĩ cũng không ngừng ném bỏ vũ khí giơ cao hai tay.Đoạn Tử Khả vẻ mặt chua xót đi tới trước mặt Nhạc Trọng nói thẳng:- Tôi là Đoạn Tử Khả, là quan chỉ huy của đội ngũ này.

Hiện tại tôi chính thức đầu hàng với ngài, hi vọng ngài có thể đối xử tử tế với bộ hạ của tôi!Nhạc Trọng chỉ vào Kim Quang Huyễn vừa bị hắn lôi ra khỏi xe đang lạnh run, vẻ mặt tái nhợt hỏi:- Hắn là ai vậy?02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 586: Thiểm Điện tam giai. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnVẻ mặt Kim Quang Huyễn xanh mét nhìn Nhạc Trọng lạnh run lớn tiếng kêu lên:- Tôi là Kim Quang Huyễn!

Cha tôi là bộ trưởng phân bộ Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội tại Quảng Tây tên Kim Thắng Thành!

Tôi đầu hàng với anh!

Anh không thể giết tôi ah!Nhạc Trọng nhìn Đoạn Tử Khả, trầm giọng nói:- Tôi là Nhạc Trọng, Đoạn Tử Khả, làm bộ hạ của tôi thế nào?

Anh vì người như vậy dốc sức, thật sự là ủy khuất cho anh!Nguyên lai Nhạc Trọng một mình đến nơi này chỉ là vì muốn xem xét bộ dáng của bộ đội Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội là như thế nào.

Nhưng hắn lại chưa hề nghĩ tới Kim Quang Huyễn lại là một bao cỏ, không ngờ ngu xuẩn tới mức dám cho đại bộ đội hành quân trong gió tuyết.

Mà hắn cũng không ngờ chỉ một phát súng đã làm cả đội ngũ này lập tức biến thành hỏng mất.Lúc này đi theo bên cạnh Nhạc Trọng chỉ có Thiểm Điện cùng hơn bốn trăm con mèo rừng biến dị, căn bản không có nhân thủ đi khống chế đội ngũ tù binh này.

Đoạn Tử Khả có năng lực hay không cũng không trọng yếu, quan trọng là hắn là quan chỉ huy đội ngũ, là người tốt nhất nắm giữ đội ngũ này trong tay.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Đoạn Tử Khả trầm giọng nói:- Chỉ cần anh trở thành bộ hạ của tôi, tôi tự nhiên sẽ đối xử tử tế với anh cùng bộ hạ của anh!Đoạn Tử Khả trầm mặc một hồi, ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng, nếu hiện tại tôi đầu phục anh, anh có tính toán như thế nào?

Là muốn cắt cứ một phương trở thành một gã quân phiệt hay sao?Nhạc Trọng nhìn thẳng Đoạn Tử Khả chậm rãi nói:- Mục tiêu của tôi là dùng vũ lực tiêu diệt toàn bộ quân phiệt trong quốc nội, thu phục cả nước, xây dựng một quốc gia hoàn toàn mới!Nhạc Trọng đã đi từng bước một, hắn từ một sinh viên bình thường yếu ớt trở thành một kiêu hùng có thế lực to lớn.

Dã tâm của hắn đang không ngừng khuếch trương.

Nguyên bản hắn chỉ muốn tìm một địa phương không bị những người khác khống chế mà hạnh phúc sống sót.

Hiện tại mục tiêu của hắn chính là dùng vũ lực tiêu diệt quân phiệt trong cả nước, thống nhất toàn bộ quốc gia.Nhạc Trọng tuy không tận mắt nhìn thấy nhưng cũng biết hiện tại Hoa Hạ quốc đã biến thành một vùng đất có vô số thế lực quân phiệt lớn nhỏ.

Bản thân của hắn cũng là một trong số đó.

Không biết có bao nhiêu người muốn đạt được quyền lực quân lâm thiên hạ, Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội cũng là như thế.Trong mắt Đoạn Tử Khả chợt lóe dị quang, hướng Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội nói:- Xin để cho tôi cống hiến một phần lực lượng cho sự nghiệp của ngài!Nhạc Trọng lộ vẻ mỉm cười hào sảng:- Tốt!

Từ giờ trở đi anh chính là doanh trưởng dưới trướng của tôi.

Đoạn doanh trưởng, mời anh cùng Bạch Cốt lập tức đi tu chỉnh lại bộ đội, chúng ta cần nhanh chóng rời khỏi nơi này, tìm một địa phương có thể tránh tuyết!Nhạc Trọng tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng Đoạn Tử Khả có thể lập tức trung thành tận tâm đối với hắn, sẽ khăng khăng một mực.

Nhưng hiện tại hắn không người có thể sử dụng, chỉ cần Đoạn Tử Khả chịu nghe lệnh hắn quản lý đội ngũ này rồi tính sau.Đoạn Tử Khả nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, lại hành lễ, đi nhanh tới chỗ đội ngũ.- Dạ, thủ trưởng!Bạch Cốt đi theo sát Đoạn Tử Khả, một khi hắn có dị động sẽ dễ dàng đem hắn giết chết.Thanh danh của Đoạn Tử Khả trong đội ngũ rất có uy vọng cùng năng lực.

Hắn rất nhanh đã chỉnh đốn xong tù binh, sau đó đánh thức những chiến sĩ đang lâm vào trong ảo cảnh.Nhạc Trọng mang theo đội ngũ chỉ còn lại một ngàn hai trăm chiến sĩ gánh vác lấy gió tuyết đi tìm kiếm địa phương ở lại.Đại bộ phận chiến sĩ Đồng Minh Hội đã hỏng mất bỏ chạy tán lạc, chỉ còn lưu lại hơn một ngàn hai trăm chiến sĩ tinh nhuệ đối kháng cùng Nhạc Trọng khi nãy.Trên thực tế thực lực của đội ngũ tinh nhuệ này cũng không yếu, có thể so sánh với tinh nhuệ doanh dưới trướng Nhạc Trọng.

Nhưng do sĩ khí bị hạ thật thấp trong gió tuyết, đồng thời còn bị Nhạc Trọng, Bạch Cốt cùng Thiểm Điện mang theo đàn mèo rừng biến dị tập kích nên mới phá hủy hoàn toàn ý chí chống cự của bọn họ.Nếu đổi lại địa điểm khác, song phương triển khai trận địa, chiến đấu ngay chính diện, Nhạc Trọng muốn xử lý đội ngũ này cũng phải trả giá không nhỏ.Hành quân trong gió tuyết suốt gần một giờ, đội ngũ tiến vào bên trong một trấn nhỏ.Tang thi bên trong trấn đã bị người thanh tẩy một lần, sau khi các chiến sĩ đi vào liền tìm kiếm phòng ở co đầu rút cổ tụ tập một chỗ, lạnh run ôm thành đoàn sưởi ấm.Trong một gian phòng, Nhạc Trọng trực tiếp chặt chiếc giường gỗ đốt lên sưởi ấm, một nhóm quan quân của Đồng Minh Hội vây quanh, thân thể đã dần có chút ấm áp.Nhạc Trọng nhìn Đoạn Tử Khả hỏi thăm:- Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội là một tổ chức như thế nào?Mặc dù có người người nhắc nhở Nhạc Trọng về sự dị động của Đồng Minh Hội, nhưng đối với tổ chức này người kia cũng không hề nói thật tỉ mỉ.Đoạn Tử Khả suy nghĩ một lát, tổ chức lại ngôn ngữ sau đó kể lại.Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội vốn là do mười mấy quân phiệt cỡ lớn phân bố rải rác các nơi tạo thành một liên minh.

Bọn họ thông qua radio liên hệ lẫn nhau.

Tuy rằng được xưng là liên minh, trên thực tế bọn họ không có quan hệ lệ thuộc, hoàn toàn là năm bè bảy mảng.

Dù sao ngoại trừ radio, bọn hắn thật thiếu khuyết phương thức liên lạc, đồng thời cũng không ai muốn thế lực mình gầy dựng bị người gồm thâu.Nhưng từ sau khi bọn hắn liên minh, số lượng dân cư đã vượt qua trăm vạn, cao thủ nhiều như mây.

Ở bên ngoài lại rất có lực uy hiếp, đồng thời tuy rằng bọn hắn không có quan hệ lệ thuộc, nhưng lẫn nhau cũng trao đổi một ít tin tình báo hữu dụng, bởi vậy liên minh cũng không đến nỗi quá tệ hại không có giá trị.Kim Thắng Thành thống lĩnh phân bộ Quảng Tây, có được võ trang cực mạnh.

Dưới trướng của hắn có được tám vạn người sống sót, hắn mở hai binh doanh biên phòng quân, có được trang bị vũ khí của năm bộ binh doanh.

Đồng thời còn cực kỳ hiếu chiến thành lập một đại quân hai vạn người sống sót, chinh chiến khắp chung quanh, thu thập vật tư.Đội ngũ mà Đoạn Tử Khả thống lĩnh cũng nằm dưới trướng của Kim Thắng Thành.Đương nhiên Kim Thắng Thành tuy lôi ra được số lượng đại quân hai vạn chỉ vì hắn hoàn toàn dùng phương thức kéo tráng đinh.

Chỉ cần là nam nhân cường tráng đều bị kéo ra tham gia quân ngũ.

Nhờ vậy hắn mới có thể lôi ra được bộ đội hai vạn người trong số lượng tám vạn người sống sót.Trên thực tế nếu Nhạc Trọng tàn nhẫn hơn một chút, cũng có thể từ trong Quý Trữ thị lôi ra một đội quân hai mươi vạn người.

Nhưng sức chiến đấu tuyệt đối sẽ cực thấp, hơn nữa chỉ nói tới quân lương cũng đủ làm Nhạc Trọng bị phá sản.Hang ổ của Kim Thắng Thành nằm gần Tân Tề thị, tại huyện Trữ Hoạt.

Tuy rằng hắn không thể chiếm đóng thành phố lớn nhưng muốn đánh tiểu thị trấn tuyệt không thành vấn đề.Căn cứ theo miêu tả của Đoạn Tử Khả, sức chiến đấu của quân đội Kim Thắng Thành tại hang ổ của hắn mạnh hơn đội ngũ mà Đoạn Tử Khả mang ra ngoài, cũng không phải là quả hồng mềm dễ ăn vào trong bụng.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 587: Phản loạn. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhìn Đoạn Tử Khả trầm giọng nói:- Đem tín hiệu mà Đồng Minh Hội báo tin cho nội gián trong Quý Trữ thị nói cho tôi biết!- Dạ!Đoạn Tử Khả thoáng rùng mình liền đem tín hiệu báo lại cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ghi nhớ lại, sau đó lại nói với Đoạn Tử Khả:- Tôi đi ra ngoài một chút, Đoạn Tử Khả, Bạch Cốt, hai người dẫn người nghỉ ngơi trong thị trấn này một ngày!- Dạ!Đoạn Tử Khả liếc nhìn Bạch Cốt cao giọng đáp.Bạch Cốt nhìn Nhạc Trọng gật nhẹ đầu, hắn đã có được sơ cấp trí tuệ hơn nữa đạt được +1 cường hóa, một ít chuyện bình thường hắn đã biết nên xử lý như thế nào.Nhạc Trọng vừa ra bên ngoài, lập tức nhảy lên lưng Thiểm Điện trầm giọng nói:- Quay về Quý Trữ thị!Thiểm Điện phát động tốc độ cao nhất, nhanh như cơn lốc chạy vào trong phong tuyết ngập trời.

Dưới tốc độ cực nhanh của nó, những trận gió tuyết thổi quét lên người Nhạc Trọng như đao cắt.

Nếu không phải cường độ thân thể hắn mạnh mẽ, hắn đã sớm bị làm tổn thương thân thể.Tốc độ của Thiểm Điện phát động, chỉ chưa đầy nửa giờ Nhạc Trọng đã quay về tới Quý Trữ thị.Gió tuyết phiêu phiêu, trên con đường từ Quý Trữ thị đi thông Tân Tề thị, Mộ Dung Hòa vẻ mặt lo lắng nhìn vào trong gió tuyết, trong lòng tràn ngập lo âu:- Đáng chết!

Tuyết rơi!

Thời tiết như vậy thật sự là không xong…Đứng bên cạnh Mộ Dung Hòa, Trương Tuyết Vong khẽ mỉm cười nói:- Yên tâm đi, Mộ Dung!

Trận tuyết này mặc dù lớn một chút, nhưng cũng không phải bão tuyết.

Chỉ cần bọn hắn vượt qua một chút khó khăn hẳn là còn có thể đúng hẹn đuổi tới!Mộ Dung Hòa đem bông tuyết phủi xuống, thở dài một hơi, cười khổ một tiếng nói:- Tôi chỉ lo lắng đêm dài lắm mộng.

Nếu như bị người nọ phát giác một tia manh mối, vậy thật sự nguy hiểm!Không biết Trương Tuyết Vong đang suy nghĩ điều gì, đột nhiên trầm mặc lại.Đúng lúc này trong gió tuyết phương xa đột nhiên bay ra tín hiệu đạn, ánh sáng chiếu khắp bốn phương.Mộ Dung Hòa nhìn thấy tín hiệu lập tức trở nên hưng phấn:- Đến đây!

Bọn hắn đến đây!Mộ Dung Hòa tận lực chờ đợi chính là giờ khắc này, chứng kiến tín hiệu hắn lập tức liền hưng phấn lên.Đúng lúc này một gã sĩ quan đi vào hành lễ với Mộ Dung Hòa, trực tiếp hỏi:- Doanh trưởng, Nhạc thủ lĩnh phái người đến truyền lệnh!

Có gặp mặt hắn hay không?Trong mắt Mộ Dung Hòa hiện lên nét cảnh giác, dò hỏi:- Là người nào?Cao thủ dưới trướng Nhạc Trọng đông đảo, đã sắp tới lúc khởi sự, Mộ Dung Hòa không muốn bị Nhạc Trọng phóng tới cao thủ bên người giám thị.Tên sĩ quan nói:- Là Đan Hoành!Mộ Dung Hòa thoáng trầm tư một chút, nói:- Cho hắn tới gặp tôi!Chỉ chốc lát Đan Hoành đã đi tới trước người Mộ Dung Hòa nói thẳng:- Mộ Dung doanh trưởng, thủ lĩnh có việc cần gặp ngài!

Mời ngài hiện tại lập tức đến quân bộ một chuyến!Mộ Dung Hòa trầm mặc một thoáng, mỉm cười nói:- Hiện tại sao?

Có thể đợi một chút không?Sắc mặt Đan Hoành trầm xuống, đem một phần văn kiện đưa cho Mộ Dung Hòa:- Mộ Dung doanh trưởng, đừng để tôi khó làm!

Đây là văn kiện do thủ lĩnh ký tên!

Nếu ông không đi, tôi có quyền bắt giữ ông!Mộ Dung Hòa cầm phần văn kiện lên nhìn lướt qua, lạnh lùng cười, hai tay dùng sức xé nát, ngay trước mặt Đan Hoành đem phần văn kiện kia xé thành mảnh nhỏ.- Nhạc Trọng!

Khẩu khí đúng là thật lớn, chức doanh trưởng của tôi chẳng lẽ hắn nghĩ bỏ là bỏ được sao?Sắc mặt Đan Hoành đại biến lớn tiếng chất vấn:- Mộ Dung Hòa!

Ông muốn tạo phản phải không?Mộ Dung Hòa lạnh lùng cười, trực tiếp ra lệnh:- Hôm nay tôi chính là muốn làm phản lật đổ tên bạo chúa Nhạc Trọng kia!

Đem hắn bắt lại!

Gởi tín hào!Hai gã chiến sĩ trực tiếp tiến lên bắt lại Đan Hoành, một gã chiến sĩ lại bắn tín hiệu lên không trung.Tín hiệu vừa lên không trung, bên trong Quý Trữ thị đồng thời cũng bay lên tín hiệu!- Ông thật muốn tạo phản!Vẻ mặt Đan Hoành kinh hãi nhìn Mộ Dung Hòa, sắc mặt biến thành vô cùng khó xem, thân thể không ngừng run rẩy.Trong mắt Mộ Dung Hòa hiện lên quang mang kỳ dị, cao giọng nói:- Làm phản thì làm phản!

Nhạc Trọng tàn bạo bất nhân, hôm nay tôi sẽ vì quốc gia, vì nhân dân, quét sạch tên bại hoại này!- Làm phản!

Làm phản!

Giết Nhạc Trọng!

Giết Nhạc Trọng!- Giúp đỡ chính nghĩa, giết Nhạc Trọng!- …Các quân quan tâm phúc hội tụ bên người Mộ Dung Hòa đều tràn ngập nhiệt huyết lớn tiếng kêu lên.

Bị bọn hắn liên tục kêu gào, những quan quân không có ý làm phản đều đưa mắt nhìn nhau chỉ có thể hùa theo lớn tiếng kêu to.

Tình thế lúc này nếu ai dám mở lời phản đối chỉ còn con đường chết, bọn họ còn không muốn chết.

Hơn nữa mới đi theo Nhạc Trọng không lâu, còn chưa có đủ lòng trung thành.Ngay khi mọi người còn đang trào dâng nhiệt huyết, Nhạc Trọng chậm rãi từ trong bóng tối đi ra xa xa lạnh lùng nhìn Mộ Dung Hòa cùng nhóm quan quân phản nghịch thản nhiên nói:- Nga!

Các người đây là muốn tạo phản, phản bội chính phủ sao?Mộ Dung Hòa vừa nhìn thấy Nhạc Trọng hiện thân, trong lòng hít sâu một hơi rét lạnh, liên tục lui ra sau vài bước, tám gã cao thủ bên cạnh hắn liền tiến lên ngăn cản trước người Mộ Dung Hòa.Bên trong Quý Trữ thị, mọi người đều biết chiến lực của Nhạc Trọng vô song, trừ bỏ một ít siêu cấp thiên tài trong truyền thuyết luôn ở trong Đại Dung sơn mạch luyện cấp, không ai dám nói mình là đối thủ của Nhạc Trọng.Núp sau lưng tám gã cao thủ, Mộ Dung Hòa sinh ra một tia dũng khí, nhìn chằm chằm Nhạc Trọng cười lạnh nói:- Nhạc Trọng!

Mày tới được đúng lúc!

Hôm nay sẽ là tử kỳ của mày!Nhạc Trọng lạnh lùng cười, phất phất tay, hai gã chiến sĩ liền áp giải một thiếu niên chừng mười bảy mười tám tuổi cùng một nữ tử trung niên tư sắc không tầm thường chừng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi đi ra.Mộ Dung Hòa vừa nói được vài câu, sắc mặt đột nhiên đại biến, hai mắt đỏ đậm thất thanh kêu lên:- Tiểu Kiếm!

A Y!

Nhạc Trọng!

Mày là hỗn đản!

Tiểu Kiếm!

Làm sao tiểu Kiếm lại ở trong tay của mày?Thiếu niên kia tên là Mộ Dung Kiếm, là bảo bối của Mộ Dung Hòa.

Mà nữ tử trung niên chính là vợ của hắn.Mộ Dung Kiếm hai mắt rưng rưng lớn tiếng kêu lên:- Ba ba!

Cứu con!

Ba ba!

Cứu con!Một khẩu súng trường chỉ thẳng vào đầu Mộ Dung Kiếm, chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh thì khẩu súng sẽ lập tức bắn ra viên đạn đoạt mạng, đem đầu của hắn oanh bạo.Tiếp theo từng người cả trai lẫn gái bị nghiêm nghiêm khắc khắc áp giải đi ra, sau lưng đều có chiến sĩ dùng súng chỉ vào đầu bọn họ.- Tiểu Bảo!- Tiểu Mạn!- Cẩm Tây!- …Các quan quân đứng bên người Mộ Dung Hòa nhìn thấy nhóm người bị áp giải đi ra nhất thời tay chân băng sương.

Đây đều là gia quyến của bọn họ, lúc này đã bị Nhạc Trọng toàn bộ bắt giữ áp giải tới nơi đây.

Nhìn thấy người nhà của mình bị giải đi ra, các quan quân phiến loạn nhất thời sản sinh nỗi sợ hãi tột cùng.Nhạc Trọng nhìn Mộ Dung Hòa cùng các quan quân lạnh lùng nói:- Các người đã lựa chọn tạo phản, nói vậy đã có chuẩn bị tâm lý!

Tôi cho các người mười lăm giây suy nghĩ!

Người đầu hàng liền cút!

Tôi có thể bỏ qua cho gia quyến của các người, còn có thể tha mạng chó của các người!

Nếu không, tôi lập tức giết sạch gia quyến của các người, sau đó mới giết các người!

Sự kiên nhẫn của tôi chỉ có hạn, hiện tại bắt đầu!02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 588: Phản loạn. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhìn gia quyến nằm trong tay Nhạc Trọng, sắc mặt toàn bộ quan quân phiến loạn biến thành thập phần tái nhợt, trong lòng dao động.- Đừng giết tôi!

Tôi đầu hàng!Một gã quan quân sắc mặt tái nhợt, nhảy đi ra chạy về hướng bên này.Trong mắt Mộ Dung Hòa thoáng hiện hung quang, muốn nổ súng bắn gục tên quan quân kia, nhưng khi hắn nhìn thấy con trai bị chỉ súng vào đầu, trong lòng liền do dự.Nhạc Trọng nhìn các quan quân còn do dự chưa quyết định bên người Mộ Dung Hòa, lạnh lùng cười nói:- Đúng rồi!

Nói cho các người biết một sự kiện!

Tín hiệu bên ngoài là tôi gọi người phóng lên!

Trung Hoa Đồng Minh Hội mà các người chờ đợi sẽ không đến đây.

Toàn bộ bọn hắn đã bị tôi dẫn người chôn vùi trong gió tuyết!Tin tức này lập tức đánh tan điểm mấu chốt trong lòng các quan quân phiến loạn, sắc mặt mỗi người tái nhợt, lập tức hiểu được đây là một cạm bẫy.

Nhạc Trọng mượn dùng cơ hội của Đại Trung Hoa Đồng Minh Hội mà thanh tẩy những người không thật lòng thần phục hắn bên trong Quý Trữ thị.Mộ Dung Hòa cùng những người trong lòng có quỷ nếu cứ luôn ẩn núp che giấu thì Nhạc Trọng tạm thời không có cách nào làm gì được bọn họ.

Dù sao hắn chỉ vừa nắm bắt Quý Trữ thị trong tay, nếu lập tức thanh tẩy người cũ trong cao tầng, tuyệt đối sẽ gợi ra sự bắn ngược của hàng quân dưới trướng.Nhưng nếu như chính đám người Mộ Dung Hòa phát động phiến loạn, thì là khác hẳn.

Sẽ không ai khoan dung phiến loạn tồn tại, Nhạc Trọng đem toàn bộ đám người Mộ Dung Hòa tiêu diệt thật đúng lý hợp tình, cho dù là những đội ngũ khác trong Quý Trữ thị cũng không ai dám nói gì, nếu không Nhạc Trọng vẫn có thể nhân cơ hội bắt luôn bọn họ.- Tôi hàng!

Đừng giết tôi với con gái tôi!- Tôi hàng!

Đừng giết tôi!- …Nhìn không thấy hi vọng thắng lợi, trong mắt các quân quan phiến loạn chớp động cảm giác tuyệt vọng, lập tức tránh xa Mộ Dung Hòa quỳ trên mặt đất.Mỗi một tên quan quân đầu hàng, người nhà của họ lại được áp giải đi xuống.Giây lát sau, bên người Mộ Dung Hòa chỉ còn lại sáu gã cao thủ cùng bảy tên quan quân sắc mặt tái nhợt lộ vẻ sầu thảm.- Giết!Vẻ mặt Mộ Dung Hòa trắng bệch lớn tiếng thét to:- Chậm đã!

Nhạc Trọng, tôi hàng!

Cầu anh buông tha cho tiểu Kiếm của tôi!- Giết !Nhạc Trọng lạnh lùng truyền mệnh lệnh.Phanh!

Phanh!Một trận tiếng súng vang lên, gia quyến của bảy tên quan quân bên người Mộ Dung Hòa liền bị bắn chết, hai mươi mấy nam nữ ngã xuống trong vũng máu.Nhìn thấy một màn kia, những quan quân đầu hàng sắc mặt đại biến, thân thể không ngừng run rẩy.

Nếu bọn họ hàng chậm một chút, gia quyến của họ cũng sẽ bị Nhạc Trọng không chút lưu tình giết chết.

Tâm địa của nam nhân trẻ tuổi trước mắt này thật giống như đúc từ sắt đá, tuyệt đối sẽ không chút thương tiếc người phản loạn.- Nhạc Trọng!

Tao muốn giết cả nhà mày!- Nhạc Trọng!

Tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày!- …Sắc mặt các quan quân đại biến, trong mắt tràn ngập cừu hận, hai mắt cơ hồ nhỏ máu lớn tiếng rít gào.- Động thủ!Đúng lúc này Trương Tuyết Vong đang đứng bên người Mộ Dung Hòa lạnh lùng ra lệnh.Bảy tên hộ vệ đi theo bên người Trương Tuyết Vong liền thay đổi họng súng, quét về hướng quan quân bên người Mộ Dung Hòa, dưới mưa đạn điên cuồng bao trùm, những quan quân kia không kịp đề phòng trong nháy mắt đã bị bắn thành cái sàng ngã trên mặt đất.Từng đạo gai xương bén nhọn từ thân thể một gã chiến sĩ đứng bên cạnh Trương Tuyết Vong nổ bắn ra, trực tiếp đem sáu gã cao thủ hộ vệ trước người Mộ Dung Hòa xỏ xuyên đầu đinh trên mặt đất.

Đám hộ vệ của Mộ Dung Hòa chỉ toàn lực phòng ngự Nhạc Trọng, bọn hắn căn bản không nghĩ tới lại bị đồng minh Trương Tuyết Vong công kích.Vẻ mặt Mộ Dung Hòa khiếp sợ nhìn Trương Tuyết Vong cắn răng nói:- Là anh!

Lão Trương, là anh bán rẻ chúng tôi?Trương Tuyết Vong nhìn Mộ Dung Hòa gằn từng tiếng:- Không sai, Mộ Dung, là tôi bán rẻ các anh!

Tuy rằng Nhạc Trọng cũng không tính là một thủ lĩnh hoàn mỹ, nhưng các anh ngàn không nên vạn không nên phát động phiến loạn ngay thời gian ba trăm vạn tang thi sắp tấn công Quý Trữ thị!

Các anh có nghĩ tới hay không, ở trong loại thời tiết này, chín mươi vạn người thường làm sao lui lại đến địa phương khác!

Cho dù thành công lui lại được huyện thị khác, vậy sẽ phải chết bao nhiêu người?

Vì nhân dân Quý Trữ thị, chỉ phải cho các anh đi chết đi!Trương Tuyết Vong đích xác vô cùng bất mãn đối với việc Nhạc Trọng thống trị cả Quý Trữ thị đồng thời đem hắn ném tới trong tân binh doanh.

Nhưng con người của hắn lại biết đại thể, là hảo hán tử biết nhìn đại cục.

Hắn thập phần rõ ràng ở trong khí hậu băng tuyết ngập trời bây giờ, một khi di chuyển chín mươi vạn người thường không biết sẽ có bao nhiêu dân chúng phải chết trên đường di chuyển.

Bởi vậy khi Đồng Minh Hội đến dụ dỗ hắn, hắn liền xoay người đi tìm Nhạc Trọng mật báo.- Ha ha!

Ha ha!

Nhạc Trọng, tất cả chuyện này do một mình tôi làm!

Cầu anh đối xử tử tế với người nhà của tôi, tôi sẽ cho anh một lời công đạo!Mộ Dung Hòa buồn bã cười thê lương, rút súng trực tiếp nhét vào trong miệng nhắm mắt bóp cò.Phanh một tiếng súng vang, đầu Mộ Dung Hòa hiện ra một lỗ máu, bản thân hắn vô lực ngã trên mặt đất.Mộ Dung Hòa vừa chết, đại bộ phận quan quân quỳ gối đầu hàng, các chiến sĩ vốn chỉ thuận miệng hùa theo đều buông vũ khí, hai tay ôm đầu lòng người bàng hoàng chờ Nhạc Trọng phán quyết.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn nhóm quan quân lạnh lùng ra lệnh:- Đem những phần tử phiến loạn cùng gia quyến của họ nhốt vào cặn bã doanh!

Để họ ra tuyến đầu chiến đấu.

Đám cặn bã này, đã tới thời điểm hiện tại còn nháo sự như thế!Mặc dù trong những quan quân kia có không ít quan chỉ huy có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nhưng Nhạc Trọng vẫn không dám sử dụng, trực tiếp nhốt họ vào trong cặn bã doanh để cho họ đảm đương vật hi sinh chiến đấu cùng tang thi.Những người này mặc dù có tài hoa nhưng đã có ý nghĩ phản loạn.

Nếu Nhạc Trọng không xử lý nghiêm khắc, những phần tử phản loạn này sẽ tâm tồn may mắn, sau này sẽ không ngừng tiếp tục tạo phản.Các chiến sĩ kéo những quan quân kia toàn bộ rời đi, áp giải vào trong cặn bã doanh.Trương Tuyết Vong đi tới trước mặt Nhạc Trọng hành lễ nói:- Thủ lĩnh!Nhạc Trọng nhìn Trương Tuyết Vong mỉm cười, chỉ vào một nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi sáu hai mươi bảy, trên người mang theo khí chất dũng mãnh nói:- Trương Tuyết Vong, lần này anh làm thật tốt!

Từ giờ trở đi, anh tiếp nhận đệ thất doanh của Mộ Dung Hòa.

Đây là Lý Siêu, hắn sẽ trở thành trợ thủ của anh, cùng nhau quản lý tốt đệ thất doanh!Trương Tuyết Vong cũng hiểu rõ Nhạc Trọng sảm hạt cát vào trong đệ thất doanh, không cho hắn một nhà độc đại, nhưng trong lòng hắn cũng không có quỷ nên thập phần tiêu sái đáp:- Dạ, thủ lĩnh!

Tôi nhất định sẽ phối hợp tốt, quản lý tốt đệ thất doanh!Nhạc Trọng chứng kiến vẻ sảng khoái của Trương Tuyết Vong, trong lòng khẽ gật đầu.

Người này có thể trở thành doanh trưởng đệ nhất doanh của Đỗ Thiện Hùng, đương nhiên thật có năng lực.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 589: Chiến Phượng tiểu đội! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng Nhạc Trọng không dám yên tâm dùng hắn, dù sao là do bản thân hắn dùng vũ lực ép buộc người ta dốc sức.

Trải qua chuyện lần này, Trương Tuyết Vong bán rẻ Đồng Minh Hội với hắn, thế lực khác nếu muốn dụ hàng Trương Tuyết Vong đều sẽ suy nghĩ lại.

Bởi vậy ở một góc độ nào đó, vẫn còn có thể sử dụng Trương Tuyết Vong.- Những phương hướng khác hẳn cũng đã trấn áp xong rồi đi!Nhạc Trọng thu phục đám người Mộ Dung Hòa xong xuôi, nhìn về trong Quý Trữ thị, trong lòng thầm nghĩ.- Là lúc này!

Mọi người giết ah!

Thừa dịp hiện tại đem tên tàn bạo bất nhân Nhạc Trọng xử lý!- Tiêu diệt Nhạc Trọng!- Giết ah!Nhạc Trọng xuất quân càn quét bang phái trong Quý Trữ thị, rất nhiều bang phái hỏng mất, nhưng vẫn có rất nhiều cao thủ bang phái tiềm ẩn trong nhà của người thân hay bạn bè.Còn có một chút bang phái thập phần thức thời chuyển hình, chuyển qua làm ăn chính quy.

Nhưng bọn hắn đều rất hoài niệm thời gian hoành hành phạm pháp, hung hăng càn quấy bá đạo trong Quý Trữ thị trước kia, vừa có người âm thầm liên lạc, bọn hắn liền xâu chuỗi lên, nhảy đi ra.Mộ Dung Hòa vừa phóng đạn tín hiệu, vô số ngưu quỷ xà thần liền nhảy đi ra, điên cuồng phá hư hết thảy những gì mình có thể thấy trong mắt, gây ra hỗn loạn bên trong Quý Trữ thị.- Ha ha ha ha, đốt ah!

Đốt ah!

Đốt chết tụi mày!Vài tên cổ hoặc tử nhuộm tóc vàng chừng mười lăm mười sáu tuổi cầm một cây đuốc điên cuồng đốt lửa trên đường, đem từng cửa hàng thiêu cháy.

Những người sống sót xông lại bảo hộ cửa hàng của mình thì bị bọn hắn một trận quyền đấm cước đá đánh không ngồi dậy nổi.- Đừng ah!

Súc sinh!Một ông chủ cửa hàng chứng kiến tiệm của mình bị đám cổ hoặc tử trực tiếp đốt cháy, hai mắt lộ vẻ vô cùng thống khổ lẫn phẫn nộ.

Cửa hàng kia là do hắn tích góp lương phiếu từng chút một mua xuống, vốn cho rằng mình sắp trải qua ngày lành, nhưng lại bị đám cổ hoặc tử thiêu đốt, điều này làm trong lòng hắn tràn ngập thống khổ.Đúng lúc này hai mươi đặc cảnh cầm súng tự động vọt ra, hai mắt băng sương trực tiếp hướng nhóm cổ hoặc tử bắn phá một trận.Đát đát đát, một trận tiếng súng vang, từng tên cổ hoặc tử bị bắt ngã dưới đất.- A!

Đừng!

Tôi còn chưa đầy mười bốn tuổi ah!

Tôi còn chưa…Một gã cổ hoặc tử chứng kiến đồng bạn của mình ngã trong vũng máu, vẻ mặt hoảng sợ lớn tiếng thét to.

Xã hội bây giờ đám tiểu quỷ hư hỏng cũng sẽ lợi dụng tuổi mình còn nhỏ không thể trừng phạt mà bắt đầu phạm tội.

Nhưng ở trong cuối thời, vô luận là người nào, chỉ cần là phần tử bạo loạn đặc cảnh đều cũng giết chết không tha.Trên thực tế trong những trận thiên tai, tỷ như động đất hay đại hồng thủy đều sẽ xuất hiện phần tử bạo loạn.

Đối phó những phần tử bạo loạn này Hoa Hạ quốc một mực đều trực tiếp xử bắn ngay tại chỗ.

Chẳng qua tin tức Hoa Hạ quốc quản chế quá gay gắt, căn bản không để truyền ra tin tức như thế.

Cũng chỉ có loại thủ đoạn sắt máu mới có thể chân chính kinh sợ những phần tử phạm pháp.

Nếu không bị ích lợi thúc đẩy, những tên côn đồ kia sẽ càng ngày càng nhiều.

Phải biết rằng một tiệm vàng có biết bao nhiêu vàng bạc, nếu không có ước thúc tuyệt đối sẽ có vô số tên côn đồ tấn công tiệm vàng hoặc ngân hàng.Tên cổ hoặc tử vừa kêu lên không đầy ba giây, mấy phát đạn xỏ xuyên qua thân thể hắn, trực tiếp bắn ngã trên mặt đất.Nhóm đặc cảnh không hề nhìn nhóm cổ hoặc tử bị bắn chết nằm trên mặt đất lần nào, lại tiếp tục hướng địa phương khác xuất phát, trấn áp phiến loạn.- Ha ha ha…Sáu gã cao thủ cấp bậc cường hóa trên 30 cấp cầm đại đao trên tay tùy ý chém giết người đi đường.

Nhiệm vụ của bọn hắn là gây ra hỗn loạn trong Quý Trữ thị, hấp dẫn binh lực cùng lực chú ý của Nhạc Trọng.- Cứu mạng!- Giết người!- …Dưới sự chém giết điên cuồng của sáu gã cao thủ 30 cấp, trong đám người nhất thời lâm vào hỗn loạn.Phanh!Đột nhiên ngay khi tên cao thủ cầm đầu vừa chém giết một người đi đường, nương theo sau một tiếng súng vang, đầu của hắn liền hiện ra lỗ máu, toàn thân vô lực ngã trên mặt đất.- Tay súng bắn tỉa?Năm tên cường hóa còn lại đều biến sắc, vội vàng trốn vào trong hẻm nhỏ.Đúng lúc này một thân ảnh mặc áo khoác màu đen chớp động, ánh đao chợt lóe, một gã cường hóa trực tiếp bị chém thành hai đoạn.Bốn gã cường hóa còn lại chưa kịp phản ứng, đạo thân ảnh màu đen kia liên tiếp thoát ra, liền trực tiếp đem hai tên cường hóa khác giết chết.Hai đạo không khí nhận vô thanh vô tức đột nhiên bắn tới, chém lên người hai gã cường hóa cuối cùng, đem người chém thành hai đoạn.Sau khi chém giết sáu gã cường hóa kia, một đội ngũ cao thủ đặc cảnh từ trong ngõ ngách đi ra nhìn thân ảnh màu đen trầm giọng hỏi:- Vị bằng hữu kia!

Anh là ai?Thanh niên mặc một thân áo khoác màu đen, áo da màu đen, tướng mạo anh tuấn, nhìn qua thập phần phong tao nhìn thủ lĩnh đặc cảnh Trương Hoành trầm giọng nói:- Tôi chỉ không quen nhìn đám súc sinh lạm sát kẻ vô tội như vậy mà thôi!

Thỉnh không cần xen vào chuyện của tôi!Khóe môi Trương Hoành co rút lại, nhìn thanh niên làm ra vẻ trang bức kia sau đó mang theo bộ hạ đi về hướng khác:- Chúng ta đi!Ở trong cuối thời, người có thể trở thành cường hóa giả có đủ loại nhân vật.

Có sinh viên, có nông dân công, có quan chức, có chiến sĩ quân đội, có nông dân.

Trong này cũng có đủ loại nhân vật tính cách kỳ quái.

Ở trong cuối thời có người thích làm Batman cũng không phải là việc lạ.Kiến thức của Trương Hoành rộng rãi, chỉ cần thanh niên kia không phải địch nhân của mình thì hắn cũng không muốn đối địch cùng người.

Dù sao thanh niên kia tuy ra vẻ trang bức một chút, nhưng thực lực lại không kém.Thanh niên chứng kiến Trương Hoành dẫn người bỏ đi, vội vàng lớn tiếng kêu lên:- Tôi tên Lệ Thiết!

Tật Phong Lệ Thiết!Làm chuyện tốt cần nổi danh, đây là thói quen của Lệ Thiết.

Nếu không hắn có được lực lượng làm chuyện tốt, lại làm sao chịu được cảnh làm cẩm y dạ hành không người hay biết đây.Trong lòng Trương Hoành cười khẽ, tiếp tục đi nhanh về phương hướng khác.Do ba lực lượng cảnh sát, võ cảnh cùng đặc cảnh toàn diện xuất động trấn áp, những phần tử bạo loạn đột nhiên xuất hiện đều bị bọn họ trấn áp xuống dưới.

Đồng thời cũng không ít cao thủ dân gian ra tay, thấy việc nghĩa mà làm đem những tên côn đồ chế phục.

Nhạc Trọng thống trị tuy không có địa phương nào xuất sắc, nhưng hắn thanh tẩy sạch nhiều bang phái bên trong Quý Trữ thị, đem vô số du côn lưu manh lẫn kẻ lừa đảo bắt giữ ném vào trong cặn bã doanh, làm trị an của Quý Trữ thị thật sạch sẽ, thật nhiều người bình thường đều vỗ tay khen hay.Dù sao thiếu những bang phái kia áp bách, những tên du côn lưu manh không còn tiếp tục bóc lột các thương nhân kinh doanh, cuộc sống của họ sẽ dễ chịu hơn vài phần.Ngay trong lúc hệ thống cảnh sát, võ cảnh cùng đặc cảnh trấn áp phần tử bạo loạn trong thành, trước biệt thự của Nhạc Trọng xuất hiện một đám nữ nhân trong tay cầm vũ khí, đang vô cùng hung mãnh phát động tấn công điên cuồng vào trong biệt thự, đám nữ nhân kia chính là bang chúng Thải Phượng bang ngày trước.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 590: Chiến Phượng tiểu đội! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Vì sao còn chưa công chiếm được?Trong hai mắt Đinh Mỵ chớp động vẻ băng hàn, nhìn chằm chằm một tâm phúc của mình tên Vương Vũ Giai lạnh lùng chất vấn.Vương Vũ Giai là một nữ nhân cao chừng 1m70 tướng mạo bình thường, tóc dài xõa vai, trên mặt nổi nhiều mụn, dáng người cao lớn.

Nàng là đệ nhất cao thủ dưới trướng Đinh Mỵ, cấp bậc cường hóa lên tới 45 cấp, sức chiến đấu hết sức kinh người.Trong cuối thời không phải là mỹ nữ thì mới là cao thủ.

Càng nhiều nữ tính cao thủ dáng người cao lớn tướng mạo bình thường như Vương Vũ Giai.

Nữ tính cao thủ bên cạnh Nhạc Trọng ngoại trừ Kỷ Thanh Vũ, đại đa số đều nhờ hắn dùng thật nhiều tài nguyên bồi dưỡng mới có được.Chỉ cần có được thật nhiều tài nguyên nuôi cấy, một người thường cũng có thể trở thành cao thủ.

Đương nhiên cao thủ dùng tài nguyên bồi dưỡng nếu muốn chống lại cao thủ một đường khổ chiến như Nhạc Trọng trưởng thành, sức chiến đấu giữa song phương chênh lệch cực kỳ khổng lồ.Lúc này thân thể Vương Vũ Giai run run, sau lưng tràn ra mồ hôi lạnh, nàng nhìn gương mặt xinh đẹp của Đinh Mỵ, thận cẩn thận nói:- Bang chủ, hỏa lực của bọn họ rất mãnh liệt!

Nếu như muốn tiến công, tỷ muội thương vong quá lớn!Vẻ mặt Đinh Mỵ băng sương đứng dậy:- Bất kể như thế nào phải mau chóng chiếm lĩnh biệt thự kia!

Nhạc Trọng không phải nhân vật đơn giản, một khi bị hắn hồi phục lại kết cục của chúng ta đều cực kỳ thê thảm.

Phải tranh thủ trước khi hắn kịp phản ứng phải chiếm lĩnh biệt thự, bắt lấy nữ nhân cùng cha mẹ của hắn, như vậy chúng ta mới có thể tiến thì công mà lui thì thủ!

Cơ hội như vậy chỉ có một lần, nếu như thất bại sẽ không còn cơ hội!

Bỏ đi, vẫn do tôi tự thân ra tay tốt lắm!Đinh Mỵ nguyên lai còn muốn bảo tồn một ít thực lực, ứng phó cuộc chiến phía sau.

Nhưng Vương Vũ Giai ở trong thời gian ngắn không thể công phá phòng ngự trong biệt thự, nàng liền ngồi không yên.Trong lòng Vương Vũ Giai cả kinh, trực tiếp xin xung phong:- Bang chủ, cho tôi thêm một lần cơ hội.

Lần này tôi sẽ tận hết sức công hãm biệt thự!Hai mắt Đinh Mỵ chớp động quang mang, lạnh lùng nói:- Không được!

Tôi phải mau chóng chiếm lĩnh biệt thự!

Đi tụ họp Chiến Phượng lại cho tôi!- Dạ!Trong lòng Vương Vũ Giai rùng mình cung kính đáp.Chiến Phượng chính là lực lượng trung tâm của Thải Phượng bang, do mười nữ nhân cực mạnh tạo thành.

Mỗi người đã cường hóa vượt 40 cấp, kỹ năng tam cấp đã cường hóa ba lượt.

Đồng thời còn có hai tiến hóa giả thức tỉnh thiên tài trong vạn người mới có được, sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ.

Đây cũng là lực lượng mạnh nhất của Thải Phượng bang, Vương Vũ Giai cũng là một thành viên trong Chiến Phượng tiểu đội.Lúc trước Đinh Mỵ lấy toàn bộ võ trang, dân cư cùng lương thực trong tay giao cho Nhạc Trọng.

Nhưng mười nữ nhân của Chiến Phượng tiểu đội thì nàng đem ẩn giấu đi.Muốn che giấu đại bộ đội không dễ, nhưng che giấu một tiểu đội thì thật dễ dàng.Mười nữ nhân mặc bì giáp biến dị thú nhị giai, đôi mắt sắc bén, tay cầm lang nha bổng, ám ma đao lẳng lặng đứng bên người Đinh Mỵ, thân thể tản ra cỗ khí lạnh thấu xương.

Các nàng cũng không phải những nữ nhân co đầu rút cổ sau lưng nam nhân chờ chiều chuộng, mà là tinh nhuệ chiến sĩ chém giết từ trong núi thây biển máu mà đi ra.

Mỗi người đều không kém cao thủ nam giới dưới trướng Nhạc Trọng.Đinh Mỵ mặc một thân quần áo bó sát, đem dáng người nóng bỏng toàn bộ bại lộ ra, nàng nhìn mười cao thủ Chiến Phượng tiểu đội lạnh giọng nói:- Mục tiêu bắt sống nữ nhân cùng cha mẹ của Nhạc Trọng.

Những người khác giết chết không tha!Đinh Mỵ vừa dứt lời hai mắt chợt lóe hàn quang, vung tay, nhanh như mũi tên nhọn hướng chỗ biệt thự Nhạc Trọng đang ở bắn tới.Mười nữ nhân Chiến Phương tiểu đội cũng theo sát phía sau Đinh Mỵ chạy về hướng biệt thự.Do Chiến Phượng tiểu đội suất lĩnh, bảy mươi thân tín trong Thải Phượng bang cũng đều cầm vũ khí trong tay, hướng biệt thự phát động tiến công.Nhóm thân tín Thải Phượng Bang trong cuối thời đều là những nữ nhân trải qua cuộc sống thập phần thê thảm.

Sau khi được Thải Phượng bang thu dụng trải qua huấn luyện khó khăn gian khổ mỗi người đều có được ý chí chiến đấu rất mạnh, không thua kém gì chiến sĩ tinh nhuệ doanh dưới trướng Nhạc Trọng.Đúng lúc này bên trong biệt thự tiếng súng không ngừng vang lên, mưa đạn kim loại vọt tới chiến sĩ Thải Phượng bang.

Những khẩu súng máy hạng nặng lẫn nhẹ cùng nhau nổ vang, đem đám thân tín Thải Phượng bang áp chế cơ hồ không thể ngóc đầu, từng người bị tử đạn xỏ xuyên qua, té trên mặt đất phát ra tiếng rên thống khổ.Ngoại trừ súng máy pháo cối sắp xếp trong biệt thự cũng điên cuồng nổ vang, đem đạn pháo oanh thẳng lên đám người của Thải Phượng bang.Dưới lửa đạn bao trùm oanh kích, từng tên bang chúng Thải Phượng bang trực tiếp bị tạc thành bốn năm mảnh.Chiến trường là địa phương tàn khốc nhất, ở trong này vô luận là nữ nhân, người già, hay là trẻ con, đạn pháo cùng viên đạn cũng không hề có mắt, sẽ tiêu diệt hết thảy địch nhân lao tới trước mặt.Dưới hỏa lực hung mãnh, cho dù bang chúng Thải Phượng bang anh dũng ương ngạnh nhưng vẫn bị bắn chết hơn hai mươi người, nơi nơi đều là tiếng rên thê thảm.Mười cao thủ Chiến Phượng tiểu đội theo Đinh Mỵ suất lĩnh điên cuồng xông vào biệt thự, bọn hắn thi triển dị năng tránh né mưa đạn bắn tới.Một tiến hóa giả nhanh nhẹn như quỷ mị chớp động trong mưa đạn, chỉ cần không bắn trúng đầu đều bị bì giáp ngăn chặn, thân thể bị trúng đạn nhưng không bị thương, cũng chưa tử vong.Một tiến hóa giả thao túng niệm lực tạo thành niệm lực bích chướng, vô số viên đạn bắn lên bích chướng liền bị dễ dàng ngăn trở.Còn một cường hóa giả có thể điều khiển sắt thép trực tiếp huyễn hóa một tầng sắt thép bao bọc ngoài thân thể, làm những viên đạn đều bắn ngược trở ra, không thể tổn thương nàng mảy may.Một cường hóa giả triệu hoán hệ triệu hồi ra một con gấu trắng cao tới ba thước, con gấu chắn trước người nàng đem toàn bộ những viên đạn chắn xuống.Ánh mắt Đinh Mỵ chớp động, xuyên qua trong mưa đạn, nàng liếc mắt nhìn phương xa vung tay, ba chuôi phi đao bắn ra như điện xạ, trực tiếp xỏ xuyên qua cổ ba gã chiến sĩ giết chết bọn họ.Vương Vũ Giai nhìn chằm chằm phía trước, vỗ tay, từng đạo băng chùy trống rỗng xuất hiện, giống như hạt mưa bắn tới chiến sĩ của Nhạc Trọng.Bị băng chùy bắn tới, hai gã chiến sĩ bị bắn trúng yếu hại chết ngay, còn ba chiến sĩ bị thương, thân thể đều đông cứng lại.Mười tên cường giả Chiến Phượng tiểu đội quả thật cực kỳ mạnh mẽ, bằng vào dị năng hoàn toàn ngăn cản được hỏa lực của một liên bộ đội mà Nhạc Trọng sắp xếp trong biệt thự.Ngay trong lúc Đinh Mỵ giết được bảy người chuẩn bị đột nhập vào trong biệt thự, đột nhiên trong lòng sinh ra một cỗ hàn ý khiến nàng dựng đứng tóc gáy.Chỉ thấy bên trong biệt thự, bốn chiếc bộ binh chiến xa giấu trong bụi cỏ đang đem trọng pháo xoay nòng nhắm ngay bên ngoài.Ngoài bốn chiếc bộ binh chiến xa, còn có tám chiếc xe chở trọng súng máy hai nòng 14.5mm nhắm ngay chỗ nàng.Ngay sau đó trọng pháo lẫn trọng súng máy điên cuồng hướng chỗ Đinh Mỵ cùng Chiến Phượng tiểu đội phun ra hỏa lực cuồng bạo hung mãnh nhất.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 591: Chiến tranh binh khí hung mãnh.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCao thủ niệm lực trong nháy mắt bị hơn trăm viên đạn pháo 25mm liên tục oanh kích, niệm lực bích chướng của nàng chỉ cản trở được ba giây đã hỏng mất, nàng vừa phun ra ngụm máu tươi đã bị đạn pháo bắn trúng thân thể, đem thân thể nàng trực tiếp cắt ngang.

Cao thủ triệu hồi con gấu trắng thật lớn bị đạn pháo oanh kích, thân thể bị bắn ra mười mấy lỗ thủng thật lớn, uy lực đạn pháo trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể con gấu, đem thân thể cô gái đứng sau lưng nó bắn ra một lỗ thủng thật lớn như chậu rửa mặt.Cao thủ điều khiển sắt thép chỉ trong nháy mắt bị hơn mười viên đạn pháo oanh kích xỏ xuyên qua sắt thép, đem thân thể nàng bắn ra mấy lỗ lớn.Cao thủ có tốc độ cực kỳ đáng sợ có thể so sánh với Bạch Tiểu Thắng tránh thoát đạn pháo, nhưng lại bị trọng súng máy bắn trúng thân thể.

Trong chớp mắt nàng bay ra xa mấy chục thước, xương sườn lõm vào, phun ra ngụm máu tươi trực tiếp tử vong.Lân giáp biến dị thú nhị giai có thể ngăn cản được trọng súng máy, nhưng động năng của trọng súng máy tạo lực phản xung cũng là cỗ lực lượng vô cùng đáng sợ.

Tương đương một kích toàn lực của cao thủ tuyệt thế.

Trừ phi có được cường độ thân thể như Nhạc Trọng, nếu không chỉ cần bị bắn trúng thân thể đều rơi vào cục diện không chết phải trọng thượng.Chiến tranh binh khí bị Nhạc Trọng giấu trong biệt thự rốt cục phát huy ra uy lực khủng bố nhất, mười cao thủ Chiến Phượng bộ đội thoáng chốc chết trận bảy người, còn sót lại ba người cùng Đinh Mỵ phải đem hết toàn lực mới miễn cưỡng tránh được một kiếp.Đinh Mỵ tránh sau công sự che chắn, trong mắt chớp động vẻ hoảng sợ:- Tại sao lại như vậy?

Chẳng lẽ Nhạc Trọng đã sớm biết chúng ta sẽ làm phản hay sao?Trên thực tế Nhạc Trọng đúng là biết được có người sẽ tạo phản, vì vậy mới đem chiến tranh binh khí điều tới phòng thủ những nơi yếu hại.

Nhưng Đồng Minh Hội liên lạc được bao nhiêu thế lực trong Quý Trữ thị thì hắn không biết.

Hắn chỉ biết Trương Tuyết Vong báo cáo Mộ Dung Hòa cũng là một phần tử phiến loạn.Đồng Minh Hội vì nghĩ rằng Trương Tuyết Vong thực sự có lòng tạo phản, tự nhiên tiết lộ một chút kế hoạch cho hắn biết.

Nhưng cũng không lộ ra toàn bộ kế hoạch, bọn hắn vẫn đề phòng Trương Tuyết Vong.Tân Giai Nhu mặc một thân quân trang, cầm loa phóng thanh lớn tiếng kêu lên:- Người đối diện nghe đây!

Các người lập tức bỏ vũ khí xuống, đầu hàng tại chỗ!

Nếu không giết chết không tha!Đinh Mỵ nghe xong tiếng gọi chiêu hàng của Tân Giai Nhu, hai tay nắm chặt, cắn chặt môi anh đào, trong lòng quật cường nghĩ thầm:- Đầu hàng?

Tuyệt không!

Mình tuyệt đối sẽ không cúi đầu trước bất kỳ ai!Đúng lúc này từ cách đó không xa truyền tới thanh âm tiếng cánh quạt thổi phành phạch, hai chiếc trực thăng võ trang bay lên không trung.Hai chiếc trực thăng vừa lên không, lập tức phóng ra viên đạn đạo hướng chỗ công sự mà nhóm người Đinh Mỵ ẩn núp oanh tới.Oanh!

Oanh!Thanh âm tiếng nổ mạnh vang lên liên tiếp không ngừng, hai đội viên Chiến Phượng tiểu đội trên 40 cấp bị đạn đạo oanh kích hóa thành tro bụi.Từng ngọn lửa thật lớn bốc lên, đem mười thân tín Thải Phượng bang núp sau công sự trực tiếp chết cháy.Cao thủ Thải Phượng bang đông đảo, nếu như tiến công bộ đội lưu thủ trong biệt thự nhất định sẽ thương vong thảm trọng.

Cận chiến cùng cao thủ cấp bậc cao, cường hóa cao thủ chiếm cứ ưu thế tuyệt đối.Nhưng đứng trước hai chiếc trực thăng võ trang, cao thủ Thải Phượng bang ngay cả cơ hội cận chiến đều không có, đây là sự đáng sợ của chiến tranh binh khí hiện đại.Đương nhiên ở cuối thời cường giả không ngừng tiến hóa, đã xuất hiện cường giả có thể dùng thân thể đối kháng chiến tranh binh khí như Nhạc Trọng.

Nhưng chiến tranh binh khí trước cuối thời tuyệt đối đã không phải là rác rưởi gì, tiến hóa giả bình thường cũng khó thể đối kháng uy lực của một đội quân chính quy.Khi hai chiếc trực thăng võ trang vừa xuất hiện lập tức hoàn toàn đánh bại tia tin tưởng cuối cùng của Đinh Mỵ, nàng cắn chặt môi, lớn tiếng ra lệnh:- Mau bỏ đi!

Mọi người rút khỏi Quý Trữ thị!Lần này Đinh Mỵ quyết định phiến loạn, không hề nghĩ tới tiếp tục đầu hàng Nhạc Trọng.

Bởi vì có thể biết được kế tiếp nàng sẽ phải nghênh đón sự trả thù của hắn như thế nào.

Sẽ không ai khoan dung phiến loạn, đặc biệt các nàng còn lựa chọn trong thời điểm đang chuẩn bị đối phó thi hải mà phát động tạo phản.Thân xương của Thải Phượng bang biểu hiện ra ý chí chiến đấu kinh người, dù trong mưa bom bão đạn hay đạn pháo bao trùm đả kích vẫn không hề tan biến.

Nhưng sự xuất hiện của trực thăng võ trang cùng mệnh lệnh của Đinh Mỵ rốt cục khiến các nàng lâm vào trong tan tác, cả đám người chạy ra khỏi chỗ ẩn núp bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng.Nhưng hai chiếc trực thăng võ trang trên bầu trời lại theo đuổi không bỏ, không ngừng phun ra hỏa lực hung mãnh, đem những nữ nhân kia trực tiếp đánh bạo.- Tôi hàng!

Đừng giết tôi!- Tôi đầu hàng!Nhìn thấy đồng bạn bị đánh bạo, ý chí của thân xương Thải Phượng bang rốt cục hoàn toàn hỏng mất, liên tục đầu hàng.Ở một bên Đinh Mỵ cắn răng liếc mắt nhìn qua bên này, mang theo Vương Vũ Giai hướng phương xa bỏ chạy.

Nàng là một nữ nhân có ý chí thập phần ương ngạnh, tuy rằng Thải Phượng bang hoàn toàn bị diệt, nhưng chỉ cần nàng còn sống với thực lực của nàng tuyệt đối có thể lôi ra một đội ngũ ở địa phương khác.Đinh Mỵ vừa chạy trốn, toàn bộ bang chúng Thải Phượng bang đều bị bắt, áp giải vào cặn bã nữ doanh.

Cho tới bây giờ Nhạc Trọng chưa từng lưu tình với địch nhân, vô luận là nam hay nữ chỉ cần là kẻ địch hắn đều sẽ không bỏ qua.

Bởi vậy cặn bã doanh đều có nam lẫn nữ doanh, bên trong nữ doanh có nữ nhân đối địch với hắn, có người nhà nữ tính của kẻ phản loạn.Lần này Đồng Minh Hội tìm ba đồng bọn hợp tác trong Quý Trữ thị là Mộ Dung Hòa, Trương Tuyết Vong cùng Đinh Mỵ.

Những quan viên cấp doanh trưởng còn lại bọn hắn không dám phái người mượn sức.

Ba người vừa bị trấn áp xuống, cả Quý Trữ thị đã khôi phục lại bình tĩnh.Trong văn phòng chính phủ Quý Trữ thị, Nhạc Trọng đang ngồi đối diện cùng Hồ Nghị.Trữ Vũ Hân rót hai chén trà xanh bưng lên cho hai người sau đó rời đi.Vẻ mặt Hồ Nghị hổ thẹn nhìn Nhạc Trọng nói:- Đại ca, thật có lỗi, ngay cả một ngày mà tôi cũng không giữ vững được, còn làm tổn thất hơn ba mươi cao thủ!Hai trăm cao thủ đi cùng Hồ Nghị đều đã tới cấp bậc trên 30 cấp, một lần tổn thất hơn ba mươi người đúng là không nhỏ.Vẻ mặt Nhạc Trọng nặng nề hỏi:- Đã xảy ra chuyện gì?

Vì sao các cậu lại bại nhanh như vậy?Hồ Nghị cùng hai trăm cường hóa giả thực lực mạnh mẽ, đủ tiêu diệt mấy vạn con tang thi.

Bọn họ chỉ cần trấn giữ yếu đạo giao thông, cho dù là ba trăm vạn tang thi bọn họ cũng có thể thủ vững một ngày.

Nhưng ngay cả một ngày mà họ cũng không chống đỡ được, hiển nhiên phải có nội tình.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 592: Thi đàn đột kích! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnVẻ mặt Hồ Nghị đầy hối hận nói:- Đại ca, bên trong thi đàn mới xuất hiện tang thi tiến hóa tên là thôn phệ giả, chúng nó có thể cắn nuốt thi thể mà tiến hóa.

Công kích bình thường rất khó thương tổn chúng nó, chúng nó hành động nhanh nhẹn, có thể phun nọc độc, mà chỉ cần bị lây dính lên người lập tức biến thành tang thi.

Chúng tôi bị thi đàn tiến hóa này đánh bại!

Còn có hơn ba mươi cao thủ bị công kích trúng độc biến thành tang thi!Hồ Nghị thập phần hối hận, nếu lúc thôn phệ giả vừa xuất hiện hắn lập tức hạ lệnh rút lui, bộ hạ của hắn cũng không chết nhiều như vậy.Cường hóa giả trên 30 cấp từng liệp sát thật nhiều biến dị thú và tang thi, nếu muốn bồi dưỡng cũng phải tiêu phí thật không ít.Nhạc Trọng an ủi một câu:- Cậu không cần quá mức tự trách, không ai ngờ được trong thi đàn xuất hiện biến chủng mới!Nhân loại tiến hóa, theo thời gian chuyển dời tang thi cũng đang không ngừng tiến hóa.

Tuy rằng Nhạc Trọng suy đoán được tang thi sẽ tiến hóa càng thêm đáng sợ, nhưng còn chưa nghĩ tới chúng có thể tiến hóa nhanh đến như vậy, thoáng chốc đã xuất hiện binh chủng đáng sợ như thế.Dựa theo Hồ Nghị miêu tả, chỉ sợ ngay cả trọng súng máy 14.5mm cũng không tạo thành thương tổn hữu hiệu cho thôn phệ giả.

Chỉ có loại trọng pháo 122 hoặc đạn đạo mới có thể phá hủy được chúng.Nhưng khi Đỗ Thiện Hùng suất lĩnh đại quân đại chiến cùng thi đàn trước kia, đạn dược tồn kho của quân đội đã không còn được bao nhiêu, điều này làm Nhạc Trọng thập phần đau đầu.Nhạc Trọng thoáng trầm tư một chút lại hỏi:- Hiện tại tuyết đang rơi, trận tuyết này có ảnh hưởng tới tốc độ di chuyển của thi đàn hay không?Hồ Nghị tự hỏi hồi lâu mới đáp:- Có một chút, dưới trận tuyết lớn này tốc độ di động của chúng chậm hơn một ít.

Nhưng ảnh hưởng không lớn, nhiều nhất sáu ngày chúng sẽ tới Quý Trữ thị!Quý Trữ thị chỉ cách Nam Trữ thị chừng 100km.

Chút khoảng cách ấy ngồi xe máy bốn giờ là tới nơi.

Nhưng tuy rằng tang thi có thể di chuyển ngày đêm không ngừng, nhưng tốc độ di chuyển của chúng quá chậm, bởi vậy phải dùng vài ngày mới tới Quý Trữ thị.Nhạc Trọng trầm mặc hồi lâu lại nói:- Sáu ngày sao?

Được rồi!

Cậu đi xuống nghỉ ngơi đi!- Dạ, đại ca!Hồ Nghị rời khỏi phòng, hắn mang theo bộ hạ đào thoát khỏi thi đàn, còn gặp gió tuyết lớn, thật vất vả mới quay về Quý Trữ thị, hiện tại hắn đã thập phần mỏi mệt.Hồ Nghị vừa đi, Nhạc Trọng liền nhắm lại hai mắt, cau mày, bộ dạng như tâm sự nặng nề.Số lượng ba trăm vạn tang thi thật sự là quá nhiều, dù là ba trăm vạn con heo để cho hơn vạn người đứng giết cũng làm họ giết mỏi tay.

Càng không cần nói tới thi đàn có tính công kích cực mạnh, còn có quân đoàn tang thi tiến hóa thật nhiều.Với binh lực hiện tại của hắn, tiêu diệt mười vạn con tang thi thì dễ dàng, nếu chống lại trăm vạn tang thi đã thập phần cố hết sức.

Nhưng thoáng chốc chống lại ba trăm vạn tang thi, trong lòng hắn giống như bị ép một khối đá khổng lồ, nặng nề không thở nổi.Đạn pháo tồn kho thật sự là quá ít!

Nếu có đầy đủ đạn pháo, ba trăm vạn tang thi chỉ là cặn bã.

Chỉ cần dùng trọng pháo 122, phạm vi uy lực tác dụng gần nửa sân bóng.

Một pháo liền có thể oanh giết mấy trăm con tang thi chen chúc rậm rạp.

Nhờ có trọng pháo tương trợ nên Đỗ Thiện Hùng mới có thể dùng lực lượng một sư đoàn đối kháng mấy trăm vạn tang thi bình thường, không có trọng pháo, sư đoàn của Đỗ Thiện Hùng đã bị thi hải vô tận bao phủ.Tuy rằng Nhạc Trọng đã làm đủ loại chuẩn bị, nhưng hắn cũng không tuyệt đối nắm chắc có thể tiêu diệt ba trăm vạn tang thi.Trữ Vũ Hân mang theo một cỗ hương thơm đi tới bên cạnh Nhạc Trọng ngồi xuống, có chút bận tâm hỏi:- Có tâm sự sao?Sau khi đã có duyên phận với Nhạc Trọng thực sự, Trữ Vũ Hân đã bắt đầu chậm rãi tiếp nhận vận mệnh của chính mình.- Không có việc gì!

Chỉ hơi mệt một chút!Nhạc Trọng ngã người nằm xuống trên chân Trữ Vũ Hân, ngửi thấy hương thơm từ người nàng, phiền não trong lòng chậm rãi sút giảm.Nhạc Trọng biết rõ nếu hắn thất bại, gần chín mươi vạn người sống sót trong thành phố sẽ tiếp tục sống lang thang, trật tự đã xây dựng tốt đẹp lại hỏng mất.

Đại bộ phận người thường sẽ mất đi lòng tin đối với hắn.Lúc này dưới trướng hắn có nhiều thế lực, tuy họ thần phục hắn là bởi vì hắn luôn bất bại.

Hơn nữa hắn là người duy nhất có thể dẫn dắt Quý Trữ thị vượt qua kiếp nạn lần này.

Nếu hắn bại, chỉ sợ toàn bộ bộ đội sẽ bị phân tách.

Đương nhiên, nếu hắn thắng trận, địa vị của hắn sẽ tăng lên kiên cố, trong thời gian ngắn sẽ không ai có thể dao động được địa vị thống trị của hắn.- Ân!Trữ Vũ Hân nhìn Nhạc Trọng nhắm mắt nằm trên chân mình, trong lòng thoáng rung động.

Rốt cục nàng đã nhìn thấy một mặt yếu đuối của nam tử kiên nghị cùng ý chí sắt đá này.

Điều này làm nàng cảm giác khoảng cách giữa hai người đã tiếp cận thêm vài phần.Bên trong có phản loạn, bên ngoài có ba trăm vạn tang thi tiếp cận, Nhạc Trọng thừa nhận áp lực lớn lao nhưng hắn không hề tố khổ với bất kỳ ai.

Chỉ biết một người yên lặng gánh vác, bởi vậy hắn cũng tích lũy xuống thật nhiều áp lực.

Vừa nằm lên chân Trữ Vũ Hân bất tri bất giác liền ngủ thiếp đi.Không biết ngủ được bao lâu, khi hắn tỉnh lại liền nhìn thấy Trữ Vũ Hân đang nhìn mình.Hắn lập tức thanh tỉnh, liền ngồi dậy nhìn chân nàng, trong mắt thoáng hiện vẻ áy náy:- Thật xin lỗi, anh không nghĩ mình lại ngủ!Khóe môi Trữ Vũ Hân hiện lên tia mỉm cười, nói:- Em là nữ nhân của anh, anh còn khách khí như vậy thì em sẽ giận đó!- Ha ha…Nhạc Trọng bật cười ôm nàng vào lòng.Năm ngày thời gian trôi qua thật nhanh, vô số tang thi thân thể thối rữa, quần áo rách nát như những con ác quỷ xuất hiện bên ngoài Quý Trữ thị.Băng tuyết giá lạnh có thể làm thân thể bình thường của nhân loại đông cứng, sĩ khí giảm sút, chiến đấu khó khăn.

Nếu đại bộ đội hành quân bên trong băng tuyết, sẽ giảm quân số thật lớn.

Thế nhưng loại khí hậu tồi tệ như vậy ảnh hưởng không lớn đối với tang thi, chỉ làm hành động của chúng cứng ngắc hơn một ít mà thôi.- Rốt cục đã tới!Nhạc Trọng lẳng lặng đứng ngay tuyến đầu, nhìn thi đàn khổng lồ vọt tới, trong lòng hiện lên ngưng trọng.Nếu luận chỉ huy binh đoàn tác chiến, kinh nghiệm của Nhạc Trọng kém quân nhân chức nghiệp, bởi vậy bên trong phòng chỉ huy có mặt Trương Tuyết Vong, Trịnh Minh Hòa, Trần Vũ trấn thủ, mà bản thân của hắn thì đi ra ngoài tiền tuyến sớm nhất.Các chiến sĩ ngoài tiền tuyến nhìn thấy thủ lĩnh Quý Trữ thị Nhạc Trọng cùng họ đứng chung trong một chiến hào, sĩ khí đều tăng lên thật lớn.Làm gương cho binh sĩ là thủ đoạn của kẻ làm tướng, cũng không phải thủ đoạn của kẻ làm soái.

Nhạc Trọng hiểu thật rõ ràng, trải qua vô số cuộc chiến hắn tuyệt đối là một gã mãnh tướng chiến lực xuất sắc, nhưng lại không phải là một đại soái chỉ huy vạn đại quân xuất thần nhập hóa.Vô số tang thi chậm rãi hướng trận địa di động, tốc độ tuy rằng thong thả nhưng đang không ngừng rút ngắn khoảng cách giữa song phương.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 593: Thi đàn đột kích! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Nổ súng!Nhạc Trọng nhìn thi đàn đang đi tới, trầm giọng ra lệnh.Nương theo mệnh lệnh của hắn, vô số hỏa điểm chớp động, mưa đạn kim loại rơi lên trong thi đàn, trực tiếp đem từng tảng lớn tang thi bắn ngã rạp trên mặt đất.Ngay lúc vô số tang thi bình thường bị bắn chết, từ trong thi đàn chạy ra một đội ngũ tang thi 12 số lượng vượt qua năm trăm con từ khắp bốn phương tám hướng vọt qua trận địa.

Đồng thời sau lưng thi đàn 12 còn đi theo thật nhiều tang thi 11 cùng tang thi bình thường.Ở tuyến đầu là đội ngũ của đệ tam doanh Ưng Khai Sơn cùng đệ ngũ doanh Sài Tử Thương, chiến sĩ trong hai doanh đều là lão binh từng chiến đấu cùng tang thi rất nhiều lần.

Vừa nhìn thấy tang thi 12 hiện thân lập tức đổi súng phóng lựu đạn không ngừng oanh kích lên.Từng phát trái phá oanh lên tang thi 12, trực tiếp đem thân thể chúng tạc thành vỡ vụn, tang thi 12 có thể ngăn cản súng trường, nhưng không cách nào ngăn cản được súng trái phá.Trước mặt hai doanh chiến sĩ có vô số dây thép căng đầy, tang thi bình thường khi đi qua cạm bẫy liền vấp ngã trên mặt đất, sau đó lại bị tang thi phía sau giẫm đạp lên, trực tiếp bị giẫm thành thịt vụn.Ngoài ra trong trận địa của nhân loại, còn có vô số bậc băng, rất nhiều tang thi đánh vào trên bậc băng liền ngã trên mặt đất rốt cục không thể đứng dậy.Nhưng chỉ là những cạm bẫy vô cùng đơn giản cũng khiến hơn ngàn ngàn tang thi bình thường trực tiếp té trên mặt đất, bị tang thi phía sau giẫm đạp mà chết.Số lượng thi đàn thật sự là quá nhiều, vô số tang thi không ngừng hướng trận địa tuôn qua, bị tang thi 12 cứng rắn xông lên, những dây thép bị phá khai, những bậc băng chặn đường cũng bị tang thi 12 giẫm lên nổ tung tóe.Do tang thi 12 suất lĩnh, dù hỏa lực của nhân loại thập phần dày đặc nhưng vẫn còn thật nhiều cá lọt lưới vọt tới trước trận địa.Cao thủ đoàn của đệ tam doanh cùng đệ ngũ doanh liền động thân lao ra chém giết thi đàn.Khi cận chiến vừa xuất hiện, hai doanh chiến sĩ đã bắt đầu xuất hiện thương vong.Tang thi 2 ngửi mùi máu tươi lập tức vọt vào trong trận địa mưa bom bão đạn, không ngừng có tang thi 2 bị bắn ngã trên mặt đất, nhưng một khi bị chúng đột nhập trận địa sẽ là đả kích đầy tai nạn đối với các chiến sĩ.Đúng lúc này những dây thép còn chưa bị phá hủy cùng bậc băng phát huy tác dụng thật lớn, tang thi 2 đánh vào trên dây thép cùng bậc băng liền ngã trên mặt đất, lại bị tang thi phía sau giẫm thành thịt vụn, tang thi 2 cũng không có được quái lực như tang thi 12.- Pháo kích!Thi đàn dày đặc càng ngày càng nhiều, rốt cục những khẩu trọng pháo lộ ra răng nanh dữ tợn của mình.Những viên đạn pháo 122 oanh thẳng lên thi đàn dày đặc, mỗi viên đạn pháo cuốn đi một tảng lớn, đem thật nhiều tang thi phá hủy, thiêu thành tro tàn.Một vòng đạn pháo thật hung mãnh liền đem thi hải oanh ra thành một khoảng trống.- Cặn bã doanh lên!Nhạc Trọng nhìn khoảng trống kia, lạnh lùng hạ lệnh.Trong cặn bã doanh, một gã quan quân Vương Kiếm đi theo Mộ Dung Hòa phản loạn nên bị đày trong tay cầm cương đao giận dữ xông thẳng vào thi đàn:- Mọi người lên!

Chúng ta chỉ còn lại con đường sống này!

Không giết tang thi kẻ chết chính là chúng ta!- Giết!Những tù phạm cặn bã doanh hai mắt đỏ đậm tay cầm vũ khí lạnh xông thẳng thi đàn.Sau lưng bọn hắn hai chiếc bộ binh chiến xa cùng mười cỗ xe súng máy, một trăm chiến sĩ điều khiển súng đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, một khi họ có dị động lập tức kích tễ.Chỉ có giết tang thi họ mới có cơ hội lấy lại được tự do, có được thịt để ăn.Đám tù phạm ban đầu còn xung phong như chẻ tre giết vào trong thi đàn, mở ra một đường máu, nhưng rất nhanh liền gặp phải gốc rễ cứng rắn.Một đầu tang thi 12 xuất hiện, bốn gã tù phạm cầm cương đao chém lên người nó chỉ lưu lại vài dấu vết thật cạn.Con tang thi 12 dùng nắm tay oanh lên đầu một tù phạm, trực tiếp đem đầu hắn oanh bay!Một quyền oanh bay đầu tên tù phạm, con tang thi 12 giống như quỷ mị lại oanh thêm một quyền lên tấm chắn của một tù phạm khác, trực tiếp oanh bay hắn ra xa hơn mười thước, phun ra ngụm máu lớn cùng một phần nội tạng.Xu thế của con tang thi 12 không giảm, vừa sải bước tới xuất hiện trước người một tù phạm khác giống như trảo gà con, mặc cho hắn giãy dụa trực tiếp cắn vào cổ họng của hắn, cắn ra một lỗ máu thật lớn, máu tươi chảy ròng.Nhìn thấy tang thi 12 hung tàn khủng bố, sĩ khí nhóm tù phạm hỏng mất, hơn mười tù phạm ném bỏ cương đao trực tiếp xoay lưng bỏ chạy.- Người thối lui chết!Nương theo một thanh âm lạnh băng, tiếng súng vang lên, hơn mười tù phạm bỏ chạy lập tức bị đốc chiến đội trực tiếp giết chết.Chứng kiến một màn kia, những tù phạm còn lại kinh hoảng liều mạng xung phong về phía trước.Con tang thi 12 lại đi tới chỗ những tù phạm khác.- Đáng giận!Vương Kiếm nhìn thấy con tang thi 12 đi về phía hắn, trong mắt thoáng hiện nét sợ hãi, chỉ có thể nắm chặc cương đao trong tay.

Nếu hắn vẫn còn là một gã quân nhân, có thể sử dụng súng phóng trái phá, lựu đạn, ống phóng rốc két mà tiêu diệt con tang thi 12 này.

Nhưng bây giờ chỉ có thể cầm chặt đại đao trong tay, vô lực nhìn con 12 đi tới gần, vô luận đi tới hay lui ra sau hắn cũng chỉ còn con đường chết.Phanh!Ngay khi con 12 vừa đi tới, một viên đạn thư kích trực tiếp xỏ xuyên qua giữa trán của nó, đem nó oanh ngã trên mặt đất, rốt cục không còn cách nào đứng dậy.

Tang thi 12 tuy ngăn cản được đạn súng trường, nhưng không ngăn được đạn bắn tỉa.Vương Kiếm nhìn con tang thi 12 ngã dưới chân, trong lòng cực kỳ phức tạp, hai tay nắm chặt trong lòng thầm rít gào:- Mình nhất định phải đạt được tự do!

Lần này nhất định phải trở thành một gã quân nhân chân chính!Chỉ ở trong tập thể quân đội Vương Kiếm mới có thể cảm giác được an toàn, cảm giác được ấm áp.

Từ sau khi bị đánh vào cặn bã doanh, hắn không có thời khắc nào không nghĩ quay về quân đội.

Cho dù chỉ cho hắn làm một tên lính quèn hắn cũng nguyện ý, hắn tuyệt đối không muốn lưu lại trong cặn bã doanh giống như cặn bã chết đi trong khuất nhục tràn ngập.- Giết!Vương Kiếm hạ quyết tâm, nổi giận gầm lên một tiếng, trực tiếp rút khảm dao hướng tang thi giết tới.Hơn hai ngàn tù phạm cặn bã doanh điên cuồng xung phong liều chết cùng cao thủ đoàn hai doanh xông xáo, tàn quân thi đàn bị đạn pháo oanh đến tản mát bị giết sạch sẽ.- Cặn bã doanh triệt!Nhạc Trọng chứng kiến tám vạn tang thi bị giết sạch sẽ trầm giọng ra lệnh.Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, tù phạm cặn bã doanh đã kiệt lực như được đại xá, thập phần trật tự triệt lui ra sau.Những tù phạm khi bị nhốt vào cặn bã doanh, cả ngày nhận được huấn luyện quân sự hóa, phục tùng mệnh lệnh, trật tự là điều kiện tiên quyết nhất.

Chỉ cần phản kháng lập tức bị bắn chết.

Bởi vậy trong huấn luyện tàn khốc, bọn hắn đều có tính kỷ luật cùng phục tùng rất mạnh.Số lượng tám vạn tang thi thật rất nhiều, nhưng so với ba trăm vạn thì không xem vào đâu.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 594: Chém giết thôn phệ giả!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChưa được bao lâu, thi hải đã lấp đầy khoảng trống tiếp tục lao qua trận địa.Chiến sĩ hai doanh mới lấy được một giờ thở gấp liền tiếp tục cùng thi đàn khổng lồ đối chiến.Đối mặt với thi đàn không ngừng xông qua, cho dù là mùa đông nhưng nòng súng máy bắn đỏ, sau đó lại làm lạnh rạn nứt, không ngừng đổi mới.

Lựu đạn, pháo cối, súng trái phá, hết thảy thủ đoạn đều được sử dụng ra.

Từng tảng lớn tang thi ngã xuống trước trận địa, nhưng vô luận giết bao nhiêu cũng không hết, giống như không có giới hạn, làm cho người ta sản sinh cảm giác tuyệt vọng.Thường thường cũng có chiến sĩ bị tang thi tới gần người, bị cắn trúng thân thể, bị cuốn hút thành tang thi.

Còn có cao thủ cường hóa giả bị thật nhiều tang thi tiến hóa vây công, trong chớp mắt đã bị giết chết.Lúc này Bạch Cốt đã gia nhập chiến đấu, thúc giục gai xương xuyên qua trong thi đàn, gai xương bay múa trực tiếp đem vô số tang thi tiến hóa đinh trên mặt đất.Ưng Khai Sơn thúc giục năng lực của hắn, cứng rắn thay đổi địa hình, cấu trúc ra đường băng làm bộ hạ của hắn có thể dễ dàng giết chết tang thi.Nhạc Trọng cũng huy động Hắc Nha đao không ngừng chém giết, lưỡi đao dài hai thước, mỗi khi huy động liền chém giết năm sáu tang thi, không bao lâu đã giết được mấy trăm con, nhưng đối với thi đàn cũng không chút đáng kể, không đáng xem vào đâu.- Triệt về phòng tuyến thứ hai!Cuộc chiến vô cùng kịch liệt kéo dài tới ba mươi phút, Nhạc Trọng lớn tiếng ra lệnh.Bởi vì thi đàn không ngừng tuôn qua liên tục, trận địa đều tràn ngập thi thể, cơ hồ chồng chất thành núi nhỏ, không còn thích hợp chiến đấu.Nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, lưu lại một bộ phận cao thủ đi đoạn hậu, toàn bộ chiến sĩ thập phần nhanh nhẹn nhảy ra khỏi công sự che chắn thối lui về phòng tuyến thứ hai.Thi đàn vô cùng khổng lồ nghiền áp tới, bức bách Nhạc Trọng phải lui ra phòng tuyến kế tiếp.Ngay khi Nhạc Trọng đang lui lại đột nhiên chứng kiến hơn năm mươi con thôn phệ giả xuất hiện trong thi đàn, đi tới trước núi thây chậm rãi cắn nuốt thi thể tang thi bình thường.Nhạc Trọng chứng kiến năm mươi con thôn phệ giả, sắc mặt trầm xuống:- Đáng chết!

Đây là thôn phệ giả sao?

Không thể để chúng nó thuận lợi tiến hóa!

Nếu không sẽ phiền toái!Năm mươi con thôn phệ giả này hiển nhiên không phải một đám thôn phệ giả đã tiến hóa hoàn thành lần trước.

Nếu để cho chúng tùy ý cắn nuốt xong thi thể tiến hóa xong, như vậy Nhạc Trọng sẽ phải đối mặt thêm năm mươi con quái vật 70 cấp đã tiến hóa.Nhạc Trọng hít sâu một hơi, trong mắt chợt lóe hàn quang, phát động kỹ năng ảnh bộ, nhanh như sét đánh phóng thẳng vào trong thi đàn.Bạch Cốt càng nhanh hơn, gai xương tung bay, những con tang thi 12, cùng tang thi 2 vừa đến gần đều bị hắn chém bay.Nhạc Trọng đi theo phía sau Bạch cốt, hướng năm mươi con thôn phệ giả vọt tới.Giống như cảm thấy được uy hiếp, năm mươi con thôn phệ giả mở mồm, từng đạo độc tiễn màu đen hướng Nhạc Trọng phun qua.Nhạc Trọng vung tay, một đoàn hỏa diễm phong bạo trống rỗng xuất hiện, trực tiếp đem độc tiễn, những con tang thi chặn đường tính cả bảy con thôn phệ giả cùng nhau nuốt chửng.Dưới uy lực của ma viêm, toàn bộ những vật cản trở đường đi đều hóa thành tro tàn, nhưng bảy con thôn phệ giả chỉ có hai con bị thiêu cháy, năm còn còn lại nhảy ra khỏi biển lửa.Thi đàn đột nhiên tách ra, ba trăm con tang thi 1 giấu bên trong hiện thân, mở miệng phun ra ba trăm hỏa cầu hướng chỗ Nhạc Trọng oanh tới.Tốc độ của Nhạc Trọng đã tăng lên gấp mười bảy lần, đã thập phần tiếp cận tiêu chuẩn nhị giai của Thiểm Điện, vừa động như lôi đình, chợt lóe đã tránh được đại bộ phận hỏa cầu.Vô số hỏa cầu bay ra sau lưng Nhạc Trọng, tạc đám tang thi đứng gần dập nát.Nhưng cho dù Nhạc Trọng đã cực lực tránh né, vẫn có ba hỏa cầu oanh trúng người hắn, lại bị lân giáp biến dị thú tam giai dễ dàng đánh bật ra ngoài.Lân giáp biến dị thú tam giai vô cùng cứng cỏi, cộng thêm cường độ thân thể của Nhạc Trọng đã trực tiếp ngăn cản cả viên đạn, ba hỏa cầu cũng không tạo thành thương tổn gì quá lớn với hắn.Nhạc Trọng vừa động, Thanh Giai Phi Phong chợt lóe, một con Thanh Giao chi linh dài tới mấy chục thước chợt hiện ra.Thanh Giao chi linh vừa hiện thân, liền mở miệng rắn thật lớn phun ra từng đoàn khói độc màu xanh, rơi xuống trong thi đàn, liền đem từng nhóm tang thi biến thành bãi nước mủ.Nhạc Trọng thừa dịp Thanh Giao chi linh đang đối chiến cùng thi đàn, rút Hắc Nha đao xuất hiện trước mặt một con thôn phệ giả dùng sức chém tới.Hắc Nha đao vừa đến gần con thôn phệ giả, cự lực gấp tám lần bùng nổ, cứng rắn chém ra một vết thương thật sâu tận xương.Con thôn phệ giả không hề có chút cảm giác, tứ chi vung ra, nhanh như đạn pháo dùng tốc độ gấp mười sáu lần hướng Nhạc Trọng đánh tới, mở mồm to như chậu máu, mùi hôi từ trong miệng nó bốc ra ngoài.- Lực lượng của mình còn kém một ít, không thể một đao xử lý nó!Trong lòng Nhạc Trọng vừa hiểu ra, tay phải chợt lóe, một thanh ma viêm cự kiếm tiêu hao 50 điểm tinh thần lực cùng 10 h thể lực xuất hiện trong tay hắn.Nhạc Trọng cầm ma viêm cự kiếm chém tới, trảm lên thân thể thôn phệ giả, cứng rắn đem nó chém thành hai đoạn, vết thương bốc lên mùi cháy khét lẹt nồng đậm.Một kiếm chém giết thôn phệ giả trước mặt, thân hình hắn chớp động, không ngừng xuất hiện trước đám thôn phệ giả, đem chúng trực tiếp chém thành hai đoạn.Những con thôn phệ giả phần lớn chỉ có 50, 60 cấp, chưa tiến hóa tới đỉnh phong 70 cấp, căn bản không ngăn được một kích của Nhạc Trọng, liên tục bị hắn chém giết.Chỉ trong vòng ba mươi giây ngắn ngủi đã có ba mươi con thôn phệ giả bị hắn chém chết.Hai mươi con thôn phệ giả như có ước hẹn, bỏ qua việc cắn nuốt thi thể, kéo theo cái đuôi dài từ khắp bốn phương tám hướng vọt tới.Hai mươi con thôn phệ giả cùng nhau công tới, áp lực của Nhạc Trọng lập tức tăng nhiều.Sáu đạo gai xương bén nhọn từ một bên bắn ra, xỏ xuyên qua đầu sáu con thôn phệ giả, cứng rắn đem chúng đinh trên mặt đất.Trong mắt Nhạc Trọng chớp động dị quang, không đợi thôn phệ giả xông tới hắn đã chủ động vọt qua, trực tiếp một kiếm đem một con thôn phệ giả chém thành hai đoạn.Nhạc Trọng chém giết ba con thôn phệ giả, những con còn sót lại đã vọt tới trước người hắn.Nhạc Trọng phóng ra kỹ năng thao túng trọng lực, trọng lực tăng lên gấp đôi đột nhiên gia tăng lên thân đám thôn phệ giả, làm thân thể bọn chúng nhất thời khựng lại, hành động biến thành chậm chạp.Ma viêm cự kiếm trong tay Nhạc Trọng nháy mắt huyễn hóa thành bóng kiếm trùng điệp, đem toàn bộ thôn phệ giả bị khựng lại thổi quét, kiếm ảnh đi qua, thân thể đám thôn phệ giả còn lại liền vỡ ra, máu đen văng khắp nơi.- Chúc mừng ngài thăng lên 61 cấp, đạt được hai điểm phân phối tự do!Nhạc Trọng chỉ thoáng thở ra một hơi, đem hai điểm tự do phân phối lên nhanh nhẹn.Nhạc Trọng một hơi chém giết năm mươi con thôn phệ giả tuôn ra ba quyển kỹ năng thư cùng hai hộp báu màu xanh, tám hộp báu màu trắng.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 595: Thôn phệ giả 70 cấp đáng sợ!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHắn đem toàn bộ đồ vật thu lại, sau đó quay đầu bỏ chạy.Ở nơi này thi đàn cơ hồ vô biên vô hạn, hắn cũng không nghĩ lấy sức một mình có thể đem thi đàn toàn bộ đánh chết.Thi đàn bình thường vây tới, lại bị hắn cùng Bạch Cốt thoải mái chém giết hầu như không còn, cứng rắn giết ra một đường máu.Nhạc Trọng cùng Bạch Cốt từ trong thi đàn giết ra không lâu, hắn đã chứng kiến Thanh Giao chi linh bị hỏa cầu oanh kích, thân thể bị nổ ra thành từng đoạn, sau đó trực tiếp hỏng mất tan biến trên thế giới này.Nhạc Trọng chứng kiến Thanh Giao chi linh cũng bị hỏng mất, trong tim hắn chợt rét lạnh:- Biến dị thú nhị giai cũng ngăn không được công kích như vậy!

Chẳng lẽ trong tang thi lại tiến hóa ra chủng loại mới hay sao?Biến dị thú nhị giai đối với tang thi bình thường mà nói cơ hồ là tồn tại vô địch, hiện tại bị oanh tới dập nát, hiển nhiên trong thi đàn đã xuất hiện tiến hóa thể đủ sức đối phó biến dị thú nhị giai.Thân hình Nhạc Trọng chớp động thật nhanh đuổi theo đại bộ đội rút lui tới phòng tuyến thứ hai.Thi đàn khổng lồ tiếp tục nghiền áp tới, rất nhanh đã cùng đại bộ đội chiến đấu kịch liệt.Chiến đấu thêm ba mươi phút Nhạc Trọng không thể không dẫn người bỏ qua phòng tuyến tiếp tục lui về.Cuộc chiến kéo dài suốt một ngày, Nhạc Trọng bị buộc bỏ qua tám phòng tuyến.

Chiến sĩ hai doanh của Ưng Khai Sơn cùng Sài Tử Thương đã bị kiệt lực, phải thay thế nghỉ ngơi chỉnh đốn.Quần áo tác chiến trong cuộc chiến kịch liệt đã lập được công lớn, toàn bộ thuộc tính cường hóa +3, có đặc tính ngăn cản công kích của tang thi bình thường, làm thật nhiều chiến sĩ trong công kích của tang thi đều còn sống, hơn nữa còn có thể liên tục chiến đấu tròn một ngày.Hai doanh của Ưng Khai Sơn cùng Sài Tử Thương khi thối lui cũng bị chết trận hơn một trăm năm mươi chiến sĩ.

Nhưng nhờ có đạn pháo cùng cạm bẫy trợ giúp, bọn họ đã tiêu diệt hơn ba mươi vạn tang thi.Bộ đội của Vương Hạc cùng Trần Thăng Cương đều được điều tới tiền tuyến tiến hành cuộc chiến kịch liệt của thi đàn.

Cao thủ trong hai doanh đông đảo, bọn họ cũng thập phần hung mãnh ương ngạnh, nhưng đối mặt cùng thi hải như nước thủy triều bọn họ dù có Nhạc Trọng suất lĩnh nhưng vẫn phải vừa đánh vừa lui, bỏ qua một nhóm trận địa, dùng không gian để tiêu diệt từng nhóm tang thi.Buổi chiều trước khi mặt trời hạ xuống, Nhạc Trọng truyền ra mệnh lệnh cho bộ đội bọc thép át chủ bài của hắn phóng ra:- Nhất định liều một trận!

Bộ đội bọc thép xuất động!Bộ đội bọc thép là át chủ bài trong tay Nhạc Trọng, nhưng hắn cũng không cho rằng dựa vào bộ đội bọc thép thì có thể đem ba trăm vạn thi đàn tiêu diệt.

Bởi vậy chỉ có thể sử dụng họ trong thời điểm mấu chốt nhất, đó là thời gian chạng vạng phát động phản kích, dù sao đánh đêm đối với nhân loại thập phần bất lợi.Hai mươi chiếc xe tăng 96, ba mươi cỗ bộ binh chiến xa, hai mươi xe tải hạng nặng, mười xe lu cỡ lớn, ba mươi xe súng máy hình thành một đội quân bọc thép hướng thi đàn khổng lồ nghiền áp tới.Vương Hạc thống lĩnh đệ lục doanh đi theo bộ đội bọc thép hướng thi đàn phát động xung phong.Hai mươi cỗ xe tăng 96 quả thật không gì không phá được, chúng giống như một mũi tên nhọn sắc bén đâm thẳng vào trái tim của thi đàn khổng lồ, bằng vào trọng tải hạng nặng nghiền áp tang thi chặn đường.Vô luận là tang thi 12, 11, 2, 1 chỉ cần bị xe tăng đụng trúng đều bị nghiền ép thành thịt vụn.Vương Hạc thống lĩnh đệ lục doanh thanh tẩy những con cá lọt lưới khi bộ đội bọc thép đi qua.Ngay lúc xe tăng điên cuồng đè nặng những con tang thi chặn đường, thi đàn khổng lồ đột nhiên tách ra, một ngàn con tang thi 1 chỉnh tề đứng thẳng hàng.Thi đàn 1 vừa hiện thân liền mở to miệng, một ngàn hỏa cầu chợt bắn qua bên này.Oanh!

Oanh!Dưới một ngàn hỏa cầu bao trùm oanh kích, bảy chiếc bộ binh chiến xa trực tiếp bị mấy chục hỏa cầu oanh trúng, biến thành dập nát.

Sáu chiếc xe súng máy cũng hóa thành ngọn lửa cuồn cuộn.

Bốn chiếc xe tải hạng nặng bị tạc dập nát tê liệt, năm chiếc xe lu cỡ lớn cũng trực tiếp báo hỏng, hai mươi chiếc xe tăng có một chiếc nòng pháo bị tạc dập nát, ngoài ra có hai xe tăng súng máy bên ngoài bị tạc bay, thân xe không tổn hao gì.Mặt trước của xe tăng là tồn tại cứng rắn nhất, có thể ngăn cản cả ống phóng rốc két bắn trúng, hỏa cầu còn chưa thể đột phá được xe tăng bọc thép.Ngoại trừ phá hủy thật nhiều xe thiết giáp, ba mươi chiến sĩ của Vương Hạc cũng bị hỏa cầu oanh trúng trực tiếp tử vong.Thi đàn thình lình phóng ra chiêu công kích khiến bộ đội của Nhạc Trọng tổn thất thảm trọng.Nhìn thấy một ngàn tang thi 1 xếp hàng chỉnh tề, hai mươi ba bộ binh chiến xa còn sót lại đều nổ pháo điên cuồng bắn phá.Thi đàn 1 bị trọng pháo oanh kích thân thể bị oanh thành lỗ lớn.Xe tăng được xưng vương giả lục chiến điên cuồng pháo kích thi đàn 1, đem chúng nổ thành dập nát.Đúng lúc này thật nhiều tang thi 2 cùng 12 như nước thủy triều vọt ra nhắm ngay bộ đội bọc thép vọt tới.Do hai mươi chiếc xe tăng suất lĩnh, không chút do dự đụng tới đem thi đàn trực tiếp đánh bay, nghiền áp thành bánh thịt.Bị sắt thép nước lũ nghiền áp, tang thi chặn đường đều bị cán nhừ.

Nhưng mỗi giây đều có vô số tang thi lao qua, chặn ngang trước bộ đội bọc thép, dùng thân thể ngăn cản họ đẩy mạnh, chẳng khác gì châu chấu đá xe.Khi xe tăng cứng rắn nghiền ra một con đường dài chừng một cây số, đột nhiên một con thôn phệ giả cao tới 70 cấp từ trong thi đàn vọt ra, nhảy lên trên xe tăng.Móng vuốt của con thôn phệ giả kia vô cùng lợi hại, hung hăng đâm móng vuốt vào trên nóc xe tăng, móng vuốt sắc bén xuyên thủng qua đỉnh, dùng sức rút ra, đem cái nắp mở tung, sau đó mở miệng bắn ra một đạo độc tiễn màu đen vào bên trong xe tăng kia.Sau khi con thôn phệ giả tiến hóa tới 70 cấp, có được cự lực gấp ba mươi lần, bởi vậy có thể cứng rắn mở tung nắp xe tăng.Trong chớp mắt trong xe tăng dâng tràn khói độc màu đen, binh lính thống khổ gào thét hồi lâu, hai mắt mất đi thần thái liền biến thành một con tang thi.Mất đi người điều khiển, cỗ xe tăng liền dừng lại ngay bên trong thi đàn.- Hỗn đản chết tiệt!Nhạc Trọng cũng tham dự xung phong, hắn vừa nhìn thấy con thôn phệ giả 70 cấp làm xe tăng dừng lại, trong lòng tràn ngập kinh sợ.Một chiếc xe tăng dừng lại đã chứng minh con thôn phệ giả đủ sức làm những chiếc xe tăng khác cũng phải ngừng lại.Xe tăng chính là một trong những đòn sát thủ của Nhạc Trọng, hắn tuyệt đối không thể để cho nó phá hủy đòn sát thủ này của hắn.Nhạc Trọng ngẩng đầu lên trời phát ra một tiếng kêu to, ma quang chợt lóe, ma viêm cự kiếm trống rỗng hiện ra, hắn phát động ảnh bộ, thân hình như quỷ mị hướng con thôn phệ giả 70 cấp vọt tới.Nghe được tiếng kêu to của Nhạc Trọng, trong mắt Thiểm Điện tam giai hiện lên hàn quang, mang theo bốn trăm con mèo rừng biến dị từ trong rừng rậm bên cạnh vọt ra, đột nhập vào bên trong thi đàn điên cuồng giết chóc.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 596: Xe tăng bị phá hủy! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnỞ một bên, con thôn phệ giả 70 cấp cảm ứng được Nhạc Trọng đánh tới, thân hình nó vừa động, dùng tốc độ khủng bố hướng Nhạc Trọng vọt tới, quấn tới bên trái hắn trảo vào người hắn.Nếu đổi lại là trước kia Nhạc Trọng tuyệt đối không ngăn được một kích này của thôn phệ giả 70 cấp.

Nhưng hiện tại hắn là cường hóa giả 61 cấp, nhanh nhẹn đang không ngừng cường hóa, tốc độ tuy rằng còn kém hơn con thôn phệ giả 70 cấp, nhưng không phải không còn lực đánh trả.Thân thể hắn lách sang bên, ma viêm cự kiếm trong tay hướng con thôn phệ giả chém tới.Cái đuôi thôn phệ giả đập xuống đất, cứng rắn thay đổi quỹ tích di động của chính mình, tránh khỏi Nhạc Trọng một kiếm, đồng thời thuận thế hung hăng đá một cước lên người hắn.- Thôn phệ giả 70 cấp thật đáng sợ!Nhạc Trọng chỉ cảm thấy như bị búa tạ mấy tấn oanh trúng thân thể bay ra xa hơn mười thước, ngực trầm trọng, phun ra ngụm lớn máu tươi, trong lòng tràn ngập kinh hãi.Con thôn phệ giả vừa mới đá bay Nhạc Trọng, đột nhiên trong thi đàn bắn ra ba đạo gai xương vô cùng bén nhọn hướng con thôn phệ giả đâm tới.Con thôn phệ giả vung móng vuốt huyễn hóa thành tàn ảnh, cứng rắn đem ba gai xương đánh bay ra xa.Con thôn phệ giả vừa đánh bay gai xương, một đạo ma viêm mâu trong nháy mắt từ phía sau bắn tới, xuyên suốt qua đầu lâu của nó, đem đầu của nó trực tiếp nổ tung.- Chúc mừng ngài thăng 62 cấp, thu được hai điểm tự do cường hóa!Nhạc Trọng vừa giải quyết con thôn phệ giả 70 cấp, một đoàn linh quang dung nhập vào thân thể hắn, làm hắn vừa tấn cấp vừa được cường hóa.Nhạc Trọng nhanh chóng cường hóa hai điểm nhanh nhẹn, sau đó chợt nảy sinh một cỗ cảm giác vô cùng nguy hiểm, chân hắn giẫm mạnh điên cuồng thối lui ra sau.Chỉ thấy bên trong thi đàn dày đặc đột nhiên xuất hiện từng con thôn phệ giả 70 cấp hướng bên này lao tới.Thôn phệ giả được thi đàn thủ hộ, đã có được lực lượng phá hủy xe tăng.

Mặc dù chúng không thể chính diện phá hủy bọc thép nhưng vẫn có thể xé rách nắp xe tăng sau đó phun nọc độc công kích binh lính bên trong.Chứng kiến đàn thôn phệ giả nhảy ra, toàn bộ binh sĩ đều sản sinh tia sợ hãi, đám quái vật này có thể giết cả binh sĩ bên trong xe tăng, làm bọn họ thật không cảm giác an toàn.

Phải biết rằng trong quá khứ xe tăng là vô địch tồn tại trong thi đàn, nếu không dùng trọng pháo thật sự không có vật gì đủ sức ngăn cản xe tăng xung phong nghiền áp.Hai mươi ba chiếc bộ binh chiến xa đi theo sau lập tức nổ súng, trọng pháo điên cuồng phun ra thật nhiều đạn pháo oanh kích thẳng tới đàn thôn phệ giả.Bị đạn pháo dày đặc oanh kích, thật nhiều tang thi bị oanh thành nát bấy.

Không ít thôn phệ giả 70 cấp cũng bị đạn pháo oanh trúng thân thể bay ngược ra ngoài.Nhưng một màn đáng sợ xuất hiện, thôn phệ giả bị oanh trúng mặc dù bay ra ngoài nhưng rất nhanh từ dưới đất bò lên, tiếp tục xông tới, đạn pháo 25mm đối với bọn nó không tạo thành thương tổn gì hữu hiệu.- Pháo kích!

Pháo kích!Mười chín chiếc xe tăng còn lại bắt đầu liên tục nổ pháo, dưới đạn pháo oanh kích đàn thôn phệ giả lại bị đạn pháo oanh trúng thân thể, tạc thành bốn năm mảnh.Nhưng tốc độ di động của thôn phệ giả quá nhanh chóng, mười chín chiếc xe tăng bắn ra một vòng pháo kích chỉ nổ chết được hai con, ngoài ra đều hướng nhóm xe tăng xông tới.Chỉ trong nháy mắt còn có hai mươi con thôn phệ giả 70 cấp xuyên qua vòng phong tỏa hướng chỗ xe tăng trùng tới.Chỉ cần phá hủy mười chín chiếc xe tăng còn lại, bộ đội bọc thép của Nhạc Trọng sẽ bị phế hơn phân nửa.Nhạc Trọng nhìn hai mươi con thôn phệ giả 70 cấp đang xông tới, trong mắt lóe lên lệ khí lớn tiếng quát:- Đáng chết!

Ưng Khai Sơn, đến giúp tôi một phen!Ưng Khai Sơn từ khi đi theo Nhạc Trọng trải qua cuộc chiến gian khổ cùng biến dị thú đàn ở tiểu trấn, đẳng cấp cường hóa đã lên tới 49 cấp, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu phong phú, có được thực lực mạnh mẽ.Nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, trong nháy mắt Ưng Khai Sơn đã đến bên thân thể của hắn, nhìn hai mươi con thôn phệ giả xông tới, lại truyền xuống mệnh lệnh:- Toàn lực phóng thích thao túng trọng lực!

Kỹ năng hạn chế không khí tỏa!Trong cao thủ đoàn mà Ưng Khai Sơn thống lĩnh có một ít cường giả có được kỹ năng hạn chế không khí tỏa, có thể phóng thích ra để hạn chế hành động của đàn thôn phệ giả.Từng kỹ năng phóng thích trọng lực, không khí tỏa cùng giảm tốc đều hướng hai mươi con thôn phệ giả thổi quét tới.Bị nhiều kỹ năng oanh kích, tốc độ của đàn thôn phệ giả bị giảm mạnh rõ rệt.Nhạc Trọng hít sâu một hơi, cầm ma viêm cự kiếm hướng đàn thôn phệ giả xông qua.Chỉ sau mấy lần chớp động, Nhạc Trọng đã xuất hiện trước một chiếc xe tăng, ma viêm kiếm dài tới bốn thước hướng một con thôn phệ giả chém tới, đồng thời trong nháy mắt cũng phát động kỹ năng thao túng trọng lực, đem trọng lực gia trì lên người của thôn phệ giả.Con thôn phệ giả bị trọng lực kéo xuống, thân thể nặng nề hơn gấp ba lần, trọng lực trầm trọng làm tốc độ như quỷ mị của nó giảm thấp không còn đáng sợ như trước đó, lập tức bị Nhạc Trọng chém thành hai đoạn, máu đen tuôn ra nhuộm cả tầng thiết giáp của xe tăng.Nguyên bản với thực lực của Nhạc Trọng muốn chém đứt con thôn phệ giả cũng cần phí một chút tay chân, nhưng nhờ mọi người cùng nhau phối hợp hắn có thể một chiêu giết chết con thôn phệ giả thật đơn giản.Nhạc Trọng vừa giết chết một con thôn phệ giả, sáu con khác liền xông tới chỗ hắn.Mặc dù thôn phệ giả không có ánh mắt, nhưng tiến hóa ra khứu giác cùng cảm giác cực kỳ linh mẫn, hơn nữa còn có năng lực cảm giác được nguy hiểm cực kỳ đáng sợ.

Chúng có thể cảm giác được nhân loại trước mắt có uy hiếp cực lớn đối với chúng, bởi vậy đồng loạt nhảy tới.Ngay khi Nhạc Trọng sắp bị sáu con thôn phệ giả bao vây, đột nhiên Ưng Khai Sơn vung tay, vô số băng trùy bén nhọn nhanh như đạn pháo hướng sáu con thôn phệ giả oanh kích tới.Đàn thôn phệ giả không hề tránh né, mặc cho băng trùy bén nhọn oanh lên người dập nát, băng trùy còn chưa khả năng phá được thân thể chúng nó.Hai mắt Ưng Khai Sơn ngưng tụ lại, tiếp theo phát động kỹ năng, băng trùy bén nhọn vừa vỡ nát chợt hóa thành một tầng băng mỏng bám lên trên người chúng nó, tăng thêm sức nặng.Từng đạo gai xương bén nhọn từ một bên nổ bắn ra, hướng sáu con thôn phệ giả bắn tới.Đàn thôn phệ giả huy động móng vuốt đem gai xương không ngừng chém đứt.Thừa cơ hội này thân hình Nhạc Trọng chớp lên, xuất hiện ngay phía sau một con thôn phệ giả, phát động thao túng trọng lực lập tức dùng một kiếm chém nó thành hai đoạn.Một chiêu chém chết con thôn phệ giả, ánh lửa chợt lóe trên tay trái của hắn, ma viêm trường mâu hiện ra, hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp đâm vào trong đầu một con thôn phệ giả khác liền nổ tung.Giống như trong cùng một thời gian, một thân ảnh đã siêu việt tốc độ âm thanh từ trong thi đàn bắn ra, một ngụm cắn lấy đầu một con thôn phệ giả, lập tức đem đầu nó cắn bạo, chính là Thiểm Điện tam giai.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 597: Xe tăng bị phá hủy! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThân hình Thiểm Điện lấy tốc độ siêu việt âm thanh không ngừng công kích thôn phệ giả, khiến đầu của chúng không ngừng lăn lông lốc xuống đất.Ưng Khai Sơn ở xa xa chứng kiến cảnh tượng này trong lòng chấn động:- Thật lợi hại!Tốc độ cao nhất của Thiểm Điện đã vượt qua tốc độ siêu âm, chỉ cần đối mặt Ưng Khai Sơn sẽ lập tức bị nó giết rụng.Bên trong Quý Trữ thị, ngoại trừ cường hóa giả nhanh nhẹn hệ, những tiến hóa giả khác trừ phi kịp thời chuẩn bị, nếu không chỉ cần đối mặt sẽ bị Thiểm Điện giết chết.Không tới mười giây thời gian mười bốn con thôn phệ giả đã bị đủ loại kỹ năng công kích khiến tốc độ giảm mạnh cuối cùng bị Thiểm Điện trực tiếp giết chết.Mười bốn con thôn phệ giả vừa chết, cả thi đàn rốt cục không còn gì có thể ngăn cản binh chủng bọc thép nước lũ cuốn tới.Thật nhiều tang thi bị mười chín chiếc xe tăng dẫn đầu nghiền áp thành thịt tương.Thi đàn khổng lồ bị bộ đội bọc thép nghiền qua bức lui 15km.Bức lui được thi đàn, bộ đội bọc thép nhanh chóng thối lui, trở vào bên trong Quý Trữ thị.Trải qua một cuộc khổ chiến, nhiên liệu cùng đạn dược đều cần được bổ sung, binh sĩ điều khiển cũng cần được nghỉ ngơi lấy lại sức.Đồng thời bộ đội của Ưng Khai Sơn cũng cần thời gian thư giãn.Ba trăm vạn tang thi không phải là con số nhỏ, Nhạc Trọng cũng không có ý nghĩ chỉ một trận chiến là có thể đem chúng toàn bộ xử lý.

Khi trời chạng vạng hắn xuất ra át chủ bài nghiền áp thi đàn cũng chỉ có ý muốn tranh thủ thời gian thở gấp cho bộ đội của mình, bởi vì đánh đêm vô cùng bất lợi đối với nhân loại.Khoảng cách 15km đối với tang thi bình thường cũng cần dùng mười mấy giờ mới có thể đến.

Tang thi bình thường hành động thong thả, mỗi giờ chỉ đi được một cây số.

Nhưng chúng cũng là bộ đội chủ chiến giống như nhân loại.

Nếu không có tang thi bình thường quấy nhiễu, Nhạc Trọng đã sớm đem thi đàn tiến hóa phá thành mảnh nhỏ.Màn đêm rốt cục chậm rãi rơi xuống, vô số bữa tối ấm áp được đưa lên tiền tuyến, bữa tối chính là biến dị thú thịt nhị giai cùng cơm gạo trắng mở rộng cung ứng.

Còn có vô số thực phẩm phụ mà các thương nhân Quý Trữ thị tranh thủ chế biến đưa ra.Toàn bộ Quý Trữ thị đều biết chiến sự lần này quan hệ trọng đại, một khi thất bại bọn họ lại phải trôi giạt khắp nơi, trật tự mới xây dựng cũng sẽ hoàn toàn sụp đổ.Những người từng kinh nghiệm đoạn thời gian đen tối trước kia đều biết nhân tính băng hoại, vì một chiếc bánh mì có thể đoạt đi tính mạng một con người.

Vì canh giữ gia viên của mình, toàn bộ mọi người đều tự phát tự động, thanh tráng niên không ngừng xây dựng đủ loại công sự phòng ngự trong Quý Trữ thị, nữ nhân cùng trẻ con phụ trách nấu nướng thực phẩm cung ứng cho chiến sĩ ngoài tiền tuyến.

Tác chiến trong cảnh nội của mình còn có một chỗ tốt, đó là các chiến sĩ không cần phải ăn lương khô.Trịnh Minh Hòa cầm một phần tài liệu báo cáo với Nhạc Trọng:- Cuộc chiến hôm nay đã chết ba trăm hai mươi bảy chiến sĩ, tiêu hao chín mươi vạn viên đạn, sáu trăm đạn pháo, hiện tại đạn dược chúng ta còn lại kể cả đạn được tái chế là một trăm ba mươi viên.

Đạn tên lửa 122mm còn được năm trăm viên…Nhạc Trọng lắng nghe Trịnh Minh Hòa báo cáo, vẻ mặt ngưng trọng, hôm nay hắn đã dùng toàn lực kích sát số lượng tang thi vượt qua bảy mươi vạn, nhưng đạn dược của hắn cũng tiêu hao cực kỳ nghiêm trọng.Số lượng viên đạn còn lại cho dù mỗi phát có thể xử lý một trăm ba mươi vạn con tang thi, nhưng đây rõ ràng là chuyện không có khả năng.Hậu cần là sinh cơ cho hỏa lực hiện đại, nếu có được đạn dược sung túc chỉ cần dùng tên lửa bắn không ngừng đủ tiêu diệt rất nhiều tang thi.Hôm nay có thể kích sát được hơn bảy mươi vạn tang thi, trong pháo cùng thiết giáp doanh mới là chủ lực.

Tiêu hao chín mươi vạn viên đạn nhưng thực sự chỉ giết được khoảng sáu vạn con tang thi mà thôi.Nhạc Trọng cho Trịnh Minh Hòa lui xuống, nhìn ra xa khẽ cau mày, trong lòng im lặng thầm nghĩ:- Chỉ có thể xem cạm bẫy có thành công hay không!- Chờ một chút!Đột nhiên linh quang chợt lóe, nghĩ đến điều gì đó, nhưng linh cảm chợt lóe liền mất lập tức làm hắn nhăn chặt mày.Nhưng bất luận hắn suy nghĩ như thế nào, linh cảm đã biến mất không thấy, làm hắn có chút bực tức.- Đại ca, ăn cơm!Ngay lúc này Mạc Hương Lăng giống như một con nai con sung mãn sức sống chạy tới bên cạnh Nhạc Trọng kéo tay hắn đi về chỗ bàn ăn.- Ân!Nhạc Trọng bị Mạc Hương Lăng kéo tới bên bàn cơm, máy móc đưa tay gắp miếng thịt biến dị thú tam giai bỏ vào trong miệng của mình.Trữ Vũ Hân nhìn thấy Nhạc Trọng tâm sự nặng nề, khẽ hỏi:- Sao vậy?- Nhất định là do việc liệp sát tang thi gặp được khó khăn!Mạc Hương Lăng liếc mắt nhìn Nhạc Trọng nói thẳng:- Đại ca, tang thi không phải do tang thi tiến hóa chỉ huy sao?

Anh chỉ cần tiêu diệt tang thi chỉ huy không phải là được rồi sao?Nhạc Trọng nghe nói vậy lắc đầu đáp:- Làm gì đơn giản như vậy!

Thi đàn kéo dài mấy chục cây số, liếc mắt nhìn vào toàn bộ đều là tang thi.

Tang thi kia đã có trí tuệ, làm sao dễ dàng tìm được vị trí của chúng?

Hơn nữa chúng luôn thích đứng ở địa phương an toàn!- Chờ một chút!

Địa phương an toàn?Nhạc Trọng vừa nói tới đây trong đầu chợt lóe ý tưởng, hắn lập tức hưng phấn ôm Mạc Hương Lăng hôn mạnh lên mặt nàng cười nói:- Thật cám ơn em!

Tiểu Hương Lăng, ha ha!Mạc Hương Lăng bị Nhạc Trọng ôm vào lòng hôn mạnh liền tránh né, gương mặt đỏ hồng kêu lên:- La lỵ khống!

Biến thái, mau thả em ra!

Nếu không thả em ra em sẽ hét to lên cho xem!- Ha ha!Nhạc Trọng cười, tâm tình thập phần vui sướng buông Mạc Hương Lăng.- Thủ lĩnh, tang thi phát động tập kích ban đêm!Ngay khi hắn vừa buông Mạc Hương Lăng, một sĩ quan chuyên truyền tin chạy vào lo lắng nói.- Cái gì?

Tôi đi ngay!Sắc mặt Nhạc Trọng biến đổi, buông Mạc Hương Lăng trực tiếp chụp lấy khối thịt biến dị tam giai lớn nhét vào miệng sau đó chạy nhanh ra bên ngoài.Trữ Vũ Hân, Tân Giai Nhu nhìn nhau, vội vàng ăn xong miếng thịt của mình liền chạy theo sau.Nhạc Trọng rất nhanh đã chạy tới tiền tuyến, chỉ thấy dưới bóng đêm yểm hộ, hai vạn con tang thi 2 như quỷ mị hướng trận địa xông tới.Thi đàn khổng lồ bị bộ đội bọc thép đánh lui 15km, tang thi bình thường vốn không thể di chuyển nhanh như vậy, cũng chỉ có tang thi tiến hóa mới có thể nhanh chóng tiến công vào trận địa như thế.Nhạc Trọng nhìn thi đàn 2 không ngừng chớp động trong đêm tối cau mày mắng:- Đáng chết!

Con tang thi Z hình cũng đã hiểu được tập kích ban đêm rồi sao?Đánh đêm đối với nhân loại mà nói cực kỳ khó khăn.

Ở ban đêm, tầm nhìn của nhân loại sẽ phải chịu bóng đêm hạn chế, không thể phát huy toàn bộ sức chiến đấu.Hai vạn con tang thi tiến hóa 2 có sức chiến đấu ban đêm còn lớn hơn hai mươi vạn tang thi bình thường.

Một khi bị chúng gần người, đối với chiến sĩ bình thường mà nói chính là một hồi tai nạn.

Hơn nữa đối phó với chúng Nhạc Trọng cũng không muốn vận dụng trọng pháo vốn đã không còn bao nhiêu đạn pháo dự trữ.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 598: Đánh tan thi đàn!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhìn thi đàn 2 xông tới, chỉ thoáng trầm mặc một giây chợt ngửa mặt lên trời cất tiếng thét dài.Nghe được tiếng thét của Nhạc Trọng, Thiểm Điện vốn đang ăn thịt thi thể thôn phệ giả cũng phát ra một tiếng gào lớn mang theo ba trăm tiểu đệ lao ra khỏi núi rừng hướng thi đàn 2 vọt tới.Lúc kích chiến ban ngày, đàn mèo rừng biến dị của Thiểm Điện cũng chết hơn trăm con khi bị thi đàn vây công.

Tang thi 12 lẫn 2 đều có năng lực sát thương biến dị mèo rừng bình thường.- Phóng pháo sáng!

Truyền mệnh lệnh của tôi, điều bộ đội Vương Hạc giữ vững trận địa!Nhạc Trọng vừa nói một câu với sĩ quan truyền tin, liền trực tiếp mang theo Bạch Cốt hướng thi đàn trực tiếp vọt tới.Lúc này thực lực của Nhạc Trọng đã cực kỳ mạnh mẽ, tang thi 2 vừa vọt tới bên cạnh hắn đã bị một đao chặt đứt.Bạch Cốt đi theo bên cạnh Nhạc Trọng bắn ra mười đạo gai xương bén nhọn, giống như có sinh mạng không ngừng đâm vào đầu tang thi 2, tốc độ giết chóc còn nhanh hơn Nhạc Trọng mấy lần.Ở một bên khác Thiểm Điện mang theo biến dị thú không ngừng liệp sát tang thi 2.[CHARGE=3]Nhưng số lượng thi đàn thật sự là quá nhiều, Nhạc Trọng, Bạch Cốt cùng Thiểm Điện chỉ huy đàn thú biến dị cũng không thể hoàn toàn ngăn cản thi đàn xông lên.Rất nhiều tang thi 2 phóng qua phòng tuyến của bọn họ lập tức hướng trận địa của nhân loại phóng đi.Đúng lúc này trong trận địa của nhân loại, vô số những cạm bẫy nhỏ phát huy ra tác dụng cực lớn.Một con tang thi 2 đang điên cuồng xông lên, đột nhiên bị một dây thép ngăn cản, nó hung hăng đập vào dây thép, hai chân trực tiếp bị cắt đoạn.Một con tang thi 2 khác đang xông tới, đột nhiên bị bậc băng xuất hiện, lập tức vấp té trên mặt đất.

Hơn mười con tang thi 2 sau lưng nó cũng lập tức bị vấp ngã.Bên trong trận địa còn có vô số cây thép nhọn được ghim trong đất, những con tang thi tiến hóa đánh lên trên dây thép lập tức bị xỏ xuyên đinh trên mặt đất.Mà bên nhân loại chiến sĩ nhảy ra gần ngàn cường hóa giả, bọn họ cầm đủ loại vũ khí trong tay xông vào thi đàn.Tang thi 2 gặp phải đủ loại cạm bẫy không thể phát huy ưu thế cơ động, ngược lại không ngừng bị vấp té trên mặt đất, chiến lực sút giảm.

Cường giả nhân loại không ngừng xông lên vung đao đối chiến với chúng.Băng trùy!

Hỏa cầu!

Không khí nhận!

Đao quang!

Đao khí!

Gai nhọn!

Viên đạn thư kích!

Thực vật triền quấn!

Thay đổi địa hình!

Áp chế trọng lực!

Vô số kỹ năng hiện ra trong thi đàn không ngừng chém giết chúng.Cuộc chiến kéo dài suốt nửa giờ, cường giả nhân loại tử vong một trăm hai mươi bốn cường hóa giả mới có thể giết sạch một vạn tang thi 2 kia.

Trong đó một mình Bạch Cốt chém giết năm trăm tang thi 2, Nhạc Trọng chém giết ba trăm con, thăng lên 63 cấp.

Sau khi tiêu diệt đội ngũ tang thi 2 hung hãn, cường hóa giả nhân loại thập phần mỏi mệt trực tiếp ngủ lại ở tiền tuyến.Nhạc Trọng lưu lại Bạch Cốt canh giữ ở đó, ngã xuống một giường trong doanh trại ngủ thật say.Giữa trưa ngày thứ hai, không trung vẫn rơi tuyết, thi đàn khổng lồ rốt cục chậm rãi xuất hiện trước Quý Trữ thị.- Xuất phát!Nhạc Trọng ngồi trên một chiếc trực thăng võ trang hướng phi công ra lệnh.Phi công gật đầu, khởi động trực thăng võ trang bay lên bầu trời.Nhạc Trọng chỉ cảm thấy thân thể chấn động, cảnh sắc trên mặt đất dần dần thu nhỏ.Trực thăng rất nhanh tiến lên trên bầu trời chỗ thi đàn, Nhạc Trọng nhìn xuống bên dưới, tuy rằng ngày trước hắn tiêu diệt hơn bảy mươi vạn tang thi nhưng thi đàn bên dưới vẫn kéo dài mười mấy cây số, liếc mắt nhìn xuống nơi nơi đều là tang thi.Ngoài chiếc trực thăng mà Nhạc Trọng ngồi lên, còn có mười ba chiếc trực thăng võ trang khác cũng lên trên không.Mười bốn trực thăng võ trang là lực lượng võ trang không trung duy nhất của Nhạc Trọng, cũng là một trong những át chủ bài của hắn.Thi đàn khổng lồ không ngừng di động, rất nhanh đã cùng bộ đội tiền tuyến chiến đấu cùng nhau.Khi bộ đội nơi tiền tuyến ra sức chống cự, thi đàn khổng lồ không ngừng đẩy mạnh, chen thành một đoàn.- Làm theo kế hoạch!Nhạc Trọng nhìn xuống dưới, dùng bộ đàm quân dụng trầm giọng ra lệnh.- Hướng mục tiêu dự định nã pháo!Trong phòng chỉ huy, Trương Tuyết Vong truyền đạt mệnh lệnh.Một loạt mệnh lệnh truyền ra chỗ pháo binh, từng khẩu pháo bắt đầu hướng phương xa phun ra hỏa lực vô cùng hung mãnh.Trong chớp mắt những viên đạn pháo rơi xuống ở phía sau hai trăm vạn thi đàn, từ phía sau kéo dài vào tận trung tâm.Súng trái phá 122mm nổ tung giữa thi đàn, đem từng mảng lớn tang thi trực tiếp nổ thành dập nát.Sau một vòng pháo kích, nguyên bản dưới đạn pháo oanh kích luôn không dao động, tang thi chỉ biết xông về phía trước liền bắt đầu xảy ra dị biến.Cả thi đàn khổng lồ đột nhiên dừng lại, tiếp theo bắt đầu hỏng mất phân tách thành vô số tiểu thi đàn, lớn có tới mấy chục vạn, nhỏ thì mấy vạn, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.- Tên chỉ huy thi đàn đã bị giết chết!Nhạc Trọng nhìn thi đàn đã hỏng mất, trong lòng run lên, một cỗ vui sướng không gì sánh kịp xông lên trong lòng.Đúng như suy nghĩ của Nhạc Trọng, con tang thi chỉ huy Z2 thống trị cả thi đàn bị đạn pháo bao trùm đả kích trực tiếp bị một pháo oanh thành mảnh nhỏ, cả thi đàn cũng hỏng mất.Nhạc Trọng nghĩ tới tang thi Z hình từng cùng hắn chiến đấu bình thường đều là kẻ nhát gan sợ chết, bình thường luôn né tránh ở cuối cùng thi đàn.

Bởi vậy hắn dùng đạn pháo đem tang thi Z hình bức đi ra, sau đó hắn sẽ đích thân ra tay giết chết nó.

Nhưng lần này xem như vận khí hắn thật tốt, một vòng pháo kích bao trùm đã đem tang thi Z hình nổ thành dập nát, không cần hắn phải đi ra động thủ.Nhạc Trọng lấy ra bộ đàm quân dụng vội vàng ra lệnh:- Đệ nhất, đệ nhị, đệ tam, đệ tứ, đệ ngũ, đệ lục doanh lập tức phóng ra, truy kích địch nhân!Mất đi chỉ huy thống nhất, thi đàn khổng lồ chỉ còn là năm bè bảy mảng.Theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, bọc thép doanh liền vọt ra, hướng thi đàn nghiền áp tới.Năm doanh còn lại theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng truy kích theo thi đàn.Lúc này thi đàn đã hoàn toàn mất đi ý chí chống cự, chỉ biết chạy trốn, bị bọc thép doanh nghiền áp biến thành thịt vụn.

Sau bọc thép doanh đội ngũ của Vương Hạc cũng theo đuổi không bỏ một đường đuổi giết thi đàn đã hỏng mất.Trên bầu trời, Nhạc Trọng chứng kiến thi đàn tan vỡ mới thoáng thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Với lực lượng trong tay hắn hiện tại, nếu muốn hoàn toàn tiêu diệt thi đàn khổng lồ thập phần khó khăn, có thể kích vỡ cũng đã vô cùng lợi hại.Trong thi đàn phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ tiếp tục tiến hóa ra một con Z2 thống lĩnh, nhưng tiếc nuối chính là cho dù Nhạc Trọng biết rõ sự thật này hắn cũng không có lực lượng tiêu diệt bọn chúng hoàn toàn.- Thả tôi đi xuống!Nhạc Trọng nhìn phi công ra lệnh.- Dạ, thủ lĩnh!Phi công điều khiển trực thăng hạ thấp cách mặt đất chừng mười lăm thước.- Các ngươi đi!Nhạc Trọng nhảy xuống khỏi trực thăng, rơi vào bên trong thi đàn phát ra tiếng kêu to.Nghe được tiếng thét của Nhạc Trọng, Thiểm Điện mang theo tiểu đệ xông vào trong thi đàn, điên cuồng giết hại tang thi.02-11-2014, 12:57 AMLôi ĐếThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 599-600: Trần Dao cầu cứu!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này nếu hai trăm vạn thi đàn vồ ngược lại đủ đem toàn bộ đội ngũ của Nhạc Trọng tiêu diệt hoàn toàn.

Nhưng tang thi Z hình thống lĩnh thi đàn đều tự bảo vệ mình bỏ chạy trối chết, mang theo tiểu đoàn thể bỏ chạy về hướng khác.

Trước khi có tang thi Z2 tiến hóa xuất hiện, chúng nó không còn can đảm tử chiến cùng đội ngũ của Nhạc Trọng.Truy kích theo tới hai mươi cây số, tiêu diệt sáu mươi vạn tang thi, Nhạc Trọng mới thu binh về Quý Trữ thị.

Không phải hắn không muốn tiêu diệt hoàn toàn tang thi, nhưng bộ hạ của hắn tiêu hao thể lực quá mức lớn, hơn nữa trong băng tuyết ngập trời còn tiếp tục chiến đấu họ sẽ không cách nào chịu đựng.Bên trong Quý Trữ thị là một mảnh cảnh tượng bận rộn, nguyên bản trên đường phố phồn hoa đều biến thành tĩnh lặng, trên mặt mọi người đều bao phủ vẻ lo lắng.

Ba trăm vạn tang thi công thành là khối đá khổng lồ áp trong lòng bọn họ, Quý Trữ thị chỉ có một vạn quân đội nhân loại, bọn họ đều thập phần lo lắng kết quả cuộc chiến.- Không biết hiện tại tiền tuyến thế nào?Một nam tử trẻ tuổi ngồi trong quán trà vẻ mặt lo âu nói.Một trung niên nam tử cũng mang vẻ lo lắng nói:- Nếu Đỗ sư trưởng còn sống thì tốt rồi!

Nếu ông ấy còn sống, Quý Trữ thị sẽ vững như Thái Sơn!Một nam tử trẻ tuổi phẫn nộ mắng:- Đều tại Nhạc Trọng!

Nếu hắn không tới chỗ chúng ta, Đỗ sư trưởng sẽ không chết!

Đỗ sư trưởng không chết, tang thi căn bản là không làm được gì!

Đều do hắn!Tên nam tử thở dài đầu tiên vẻ mặt kinh hãi nói:- Chương Viêm!

Anh điên rồi sao?

Anh lại dám mắng người kia như vậy?

Nếu bị người khác nghe được anh sẽ gặp nạn!Chương Viêm lạnh lùng cười nói:- Tôi mắng hắn thì thế nào?

Tên bạo chúa kia chẳng lẽ còn muốn bắt tôi hay sao?

Chương Viêm tôi ngồi ở chỗ này, để cho hắn tới bắn chết tôi tốt lắm!Tên nam tử trung niên liếc mắt nhìn Chương Viêm thở dài một hơi không nói nhiều lời.

Chương Viêm là con trai của đại lão một bang phái, tính cách bất đồng với cha hắn, thập phần chính trực.

Nhưng cha của Chương Viêm trực tiếp bị Nhạc Trọng ném vào trong cặn bã doanh, làm Chương Viêm tràn ngập phẫn nộ đối với Nhạc Trọng.Đúng lúc này một gã chiến sĩ cưỡi xe máy xông vào trong thành phố lớn tiếng kêu to:- Đại thắng!

Nhạc Trọng thủ lĩnh đã mang binh đánh tan ba trăm vạn thi đàn xâm lấn.

Chúng ta đã lấy được thắng lợi hoàn mỹ!- Vạn tuế!- Thật tốt quá!- Nhạc Trọng vạn tuế!- …Nghe được tin tức kia, cả Quý Trữ thị đều sôi trào lên, vô số người sống sót ca ngợi Nhạc Trọng, vô số người mừng đến rơi nước mắt.Nhạc Trọng thắng trận này vậy ý nghĩa hắn đã bảo hộ cả Quý Trữ thị, bảo hộ gần chín mươi vạn người sống sót được an toàn lẫn bảo vệ tài sản của bọn họ.Trong Quý Trữ thị không ít người đã dành dụm được của cải.

Nếu Nhạc Trọng thất bại họ phải di chuyển, như vậy tài sản họ phấn đấu được cũng phải buông tha.

Hiện tại Nhạc Trọng thắng lợi vậy ý nghĩa họ có thể tiếp tục sinh tồn bên trong thành thị này.Ngay trong lúc mọi người còn đang hoan hô, một nam tử trung niên đi tới trước người Chương Viêm lãnh đạm nói:- Vị khách này, mời anh rời khỏi nơi đây!

Chỗ chúng tôi không chào đón anh!Chương Viêm biến sắc, trực tiếp lấy ra lương phiếu vỗ lên bàn:- Ông buôn bán kiểu gì vậy?

Tôi có lương phiếu!- Tôi là ông chủ, tôi nói không bán cho anh thì không bán cho anh!

Mời anh rời đi!Nam tử trung niên khinh miệt liếc mắt nhìn Chương Viêm lạnh lùng nói:- Vị khách nhân này, anh nói chuyện nghe lợi hại như vậy, sao không đi tiền tuyến giết địch?

Chỉ biết ở sau lưng phỉ báng người khác, có bản lĩnh anh cũng ra tiền tuyến giết tang thi đi.

Có lẽ Nhạc Trọng thủ lĩnh có thật nhiều khuyết điểm, nhưng hắn luôn chiến đấu ở đầu tiền tuyến, chưa từng thối lui về phía sau.

Các anh chỉ biết ở sau lưng phỉ báng người ta, chửi bới người khác là thế nào?

Nhìn thấy anh đã làm tôi cảm thấy ghê tởm, mời anh sau này đừng tiếp tục xuất hiện trong tiệm của tôi nữa!Gương mặt Chương Viêm trướng lên đỏ bừng, biện bạch nói:- Tôi muốn nói hay không là quyền của tôi!Ông chủ tiệm lạnh lùng liếc mắt nhìn Chương Viêm, chỉ chỉ ra cửa nói:- Muốn anh lăn ra khỏi nơi này cũng là quyền của tôi!- Được!

Được…Chương Viêm tức giận đến đỏ bừng mặt muốn nói thêm gì đó đã bị trung niên nam tử bên cạnh kéo tay hắn.- Chương Viêm, nói ít vài lời đi!Nói xong hắn lôi kéo Chương Viêm đi ra ngoài.Ông chủ quán trà nhìn theo bóng lưng Chương Viêm nhổ ra một bãi nước miếng nói:- Phi!

Thứ gì vậy?

Tên phế vật không biết làm chỉ biết ở sau lưng chửi bới người khác!

Thật khiến cho người ta ghê tởm!Chương Viêm thính tai nghe được lời nói của ông chủ kia, tức giận đến siết chặt hai đấm, cắn chặt hàm răng.Nam tử trung niên nhìn Chương Viêm khuyên nhủ:- Chương Viêm, cậu đã trưởng thành cũng nên hiểu chuyện!

Trải qua cuộc chiến này, Nhạc Trọng đã hoàn toàn đứng vững gót chân trong Quý Trữ thị.

Cậu đừng tiếp tục gây sự, nếu hắn muốn nghiền chết cậu quả thật dễ dàng như nghiền chết một con kiến mà thôi!Vẻ mặt Chương Viêm kiên nghị nói:- Lôi thúc, lẽ trời sáng tỏ, tôi cũng không tin trong Quý Trữ thị không có một người nào, không có một địa phương nào không thể nói lý lẽ.

Nhạc Trọng không chút lý do bắt người vào cặn bã doanh sung làm vật hi sinh, đây rõ ràng không căn cứ theo pháp luật.

Tôi cũng không tin hắn có thể lấy thúng úp voi, trong Quý Trữ thị nhất định sẽ có người tới chủ trì chính nghĩa…Cha của Chương Viêm là phần tử hắc bang, nhưng Chương Viêm nhận lấy giáo dục tốt đẹp, luôn bất mãn việc làm của cha hắn.

Nhưng dưới sự bảo hộ của cha hắn, hắn giống như một đóa hoa sinh trưởng trong nhà ấm, còn lý tưởng hóa chân lý cùng chính nghĩa.Nam tử trung niên tên Lôi nhìn Chương Viêm, khẽ thở dài không nói thêm lời nào.Cuộc chiến này Nhạc Trọng đánh tan ba trăm vạn tang thi xâm lấn, liền lấy được lòng người, đại bộ phận dân chúng trong Quý Trữ thị đều thừa nhận sự tồn tại của hắn.

Quân đội cùng Nhạc Trọng tác chiến được thắng lợi ủng hộ, đã hoàn toàn thừa nhận hắn, vì hắn cùng họ chiến đấu nơi tiền tuyến, hơn nữa là thủ lĩnh đã dẫn dắt họ đi tới thắng lợi.

Địa vị của Nhạc Trọng trong Quý Trữ thị đã chiếm được kiên cố thật lớn, không còn tôm tép nhãi nhép nào dám tiếp tục nhảy ra chịu chết.Mà lúc này Nhạc Trọng đã quay về biệt thự, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm.Nhạc Trọng ở trên chiến trường chém giết thật nhiều tang thi biến dị cấp cao, thu hoạch thật không nhỏ.

Hắn vừa thăng thêm hai cấp lại lấy được vũ khí chuyên dụng ma lực bảo thạch cùng một ít bảo vật khác.- Bảo vật 4 cấp: Bát Diện kiếm!

Là thuộc Hán kiếm, thân kiếm dài hẹp, phân tám mặt, có hiệu quả gia thành đối với kiếm khí, vô cùng sắc bén!- Bảo vật 4 cấp: Thanh Quỷ Diện Cụ!

Sau khi trang bị cường độ +10, tinh thần +7!- Kỹ năng 3 cấp: Tiềm hành, có thể che giấu khí tức, có thể làm giảm cảm giác của những người khác đối với thi thuật giả nhưng không thể động, động thì hiện hình.

Phát động kỹ năng cần tiêu hao 10 điểm thể lực, 20 điểm tinh thần lực!

Chương 600: Trần Dao cầu cứu! (1)- Kỹ năng 3 cấp: Hỏa diễm phong bạo.

Gọi về hỏa diễm phong bạo, phạm vi công kích trong vòng 20m2 đối với toàn bộ sinh vật.

Tiêu hao 40 điểm tinh thần lực, phi ma pháp hệ chức nghiệp mỗi người mỗi ngày chỉ phóng thích được kỹ năng một lần!- Kỹ năng 3 cấp: Thi quỷ hóa!

Phát động kỹ năng có thể biến thành thi quỷ, lục đại thuộc tính tăng lên toàn diện, hơn nữa trong lúc thi quỷ hóa có được năng lực chống cự được siêu vi trùng cảm nhiễm thể.

Sau khi biến thành thi quỷ, sẽ bị công kích quang minh thuộc tính khắc chế!Những kỹ năng thư cùng trang bị khác tuôn ra Nhạc Trọng đều đã có được trước đó.Nhạc Trọng nhìn kỹ năng thư cùng trang bị một lúc, đem Bát Diện kiếm cùng Tiềm Hành đưa cho Mạc Hương Lăng.Có được kỹ năng tiềm hành, khả năng tự bảo hộ của Mạc Hương Lăng trên chiến trường sẽ mạnh hơn rất nhiều, mà có được Bát Diện kiếm sắc bén nàng càng dễ dàng chém giết biến dị thú.Qua thêm một ngày sau khi gió tuyết dừng lại, Nhạc Trọng mang theo đội ngũ Đồng Minh Hội của Đoạn Tử Khả về tới gia nhập vào bên trong bộ đội của hắn, khiến thực lực quân đội của hắn càng thêm gia tăng, bộ đội của Đoạn Tử Khả được điều chỉnh thành đệ thập doanh.- Nhạc Trọng, cứu tôi với!Sau khi đánh tan ba trăm vạn tang thi tấn công, Nhạc Trọng ở trong Quý Trữ thị huấn luyện quân đội được mười ngày thì nhận được thư cầu cứu của Trần Dao truyền đến.Bên trong biệt thự, Nhạc Trọng cầm một phần báo cáo cầu cứu, sắc mặt cực kỳ âm trầm.Phần báo cáo cầu cứu là do Trần Dao phát ra, ghi chép hết thảy những chuyện đã phát sinh sau khi Nhạc Trọng rời đi.Lúc trước Nhạc Trọng vì hấp dẫn lực chú ý của bộ đội Ngô Nham Hồng nên trực tiếp tập kích vài trấn nhỏ mà bộ đội của hắn đóng quân, hơn nữa còn gồm thâu Hồng Môn tại Thái Lan, xây dựng một chi đội ngũ.Nhưng bị Ngô Nham Hồng bao vây tiễu trừ, Nhạc Trọng bị buộc thay đổi vị trí chạy về đông bắc, trốn vào cảnh nội Quảng Tây, một đường công thành chiếm đất phát triển lớn mạnh, cuối cùng đem cả Quý Trữ thị cướp vào trong tay.Mà bên Trần Dao phát triển thập phần không thuận lợi, tuy rằng nàng cũng mang theo bộ đội rời xa địa bàn của Ngô Nham Hồng, nhưng bên trong đội ngũ có một bộ phận người sống sót Thái Lan thoát khỏi sự nắm giữ của nàng, đến cậy nhờ Ngô Nham Hồng, để cho hắn biết được sự tồn tại của Trần Dao.Ngô Nham Hồng lập tức phái ra đại quân bao vây tiễu trừ bộ đội của Trần Dao, Trần Dao không phải là đối thủ của hắn, đành phải bỏ qua một nhóm tiểu trấn, bị bức bách trốn vào trong rừng.Nếu không phải bởi vì lúc này thời tiết bên Thái Lan cũng bị tuyết lớn mấy ngày liền, chỉ sợ đội ngũ của Trần Dao đã bị Ngô Nham Hồng tiêu diệt.Trong thời kỳ toàn thịnh đội ngũ của Trần Dao có được bốn ngàn người thường, năm trăm chiến sĩ.

Nhưng hiện tại trong tay nàng chỉ còn lại một trăm chiến sĩ cùng tám trăm người thường.

Hơn nữa mỗi ngày đều có người chết trong giá rét.Trần Dao phải mạo hiểm toàn lực mới đoạt tới một chiếc radio phát ra tin tức cầu viện với Nhạc Trọng.Người Hoa nếu muốn phát triển thế lực ở nước ngoài cực kỳ khó khăn.

Bất kỳ khu vực nào đều có tính chất biệt lập, Nhạc Trọng có thể nhanh chóng phát triển thế lực tại Quảng Tây là vì thân phận người trong nước mang đến cho hắn thật nhiều tiện lợi.Lúc trước trong Quý Trữ thị mặc dù Hồng Môn là thế lực nước ngoài, nhưng bọn họ cũng bị buộc phải cho người trong nước làm môn chủ Hồng Môn là vì như thế.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, lạnh lùng nói:- Xem ra mình nhất định phải đi một chuyến!

Ngô Nham Hồng!

Lần này sẽ là ngày chết của mày!Nhạc Trọng vừa làm ra quyết định liền lập tức điều Minh Giai Giai, Vệ Trữ Quốc cùng thật nhiều tâm phúc điều vào Quý Trữ thị, xếp vào trong những cơ cấu yếu hại.Sau khi hắn xếp tâm phúc vào những cơ cấu yếu hại, hắn càng nắm chắc Quý Trữ thị trong tay thêm một bước.Lúc này Quý Trữ thị đã thay thế Long Đằng huyện cùng Thiên Tân huyện trở thành hang ổ trọng yếu nhất của Nhạc Trọng ở khu vực Quảng Tây, ở nơi này có gần chín mươi vạn nhân khẩu, ở cuối thời dân cư là tài nguyên, đây là tài nguyên trân quý nhất.

Cũng sẽ là căn cơ cho sự thống trị của Nhạc Trọng trong tương lai, hắn tự nhiên không thể để cho nơi này xảy ra sai lầm.Sau khi thu xếp xong hết thảy, hắn điều động năm trăm cường hóa giả trên 30 cấp võ trang tận răng cùng rời khỏi Quý Trữ thị tiến về hướng Thái Lan.Nhạc Trọng đi dọc theo con đường trước kia, cuối cùng từ phương hướng Thiên Tân huyện tiến vào Thái Lan.

Cứ như vậy áp lực tiếp tế ven đường sẽ ít hơn đồng thời cũng an toàn hơn.Sau khi đi vào Thiên Tân huyện, Nhạc Trọng để tinh nhuệ doanh lưu lại đợi lệnh, hắn mang theo hai mươi mấy cao thủ tiềm nhập vào Thái Lan.Vị trí của Trần Dao chính Nhạc Trọng cũng không thể hoàn toàn xác định, trong thời tiết băng tuyết ngập trời hắn mang theo một doanh hành động cho dù mọi người đều là cao thủ nhưng mục tiêu vẫn quá lớn, hơn nữa áp lực tiếp tế hậu cần cũng thật lớn.Tuyết lớn giăng trời, nhóm người Nhạc Trọng lái xe Hummer, sau lưng mang theo một chiếc xe bồn xăng hình thành một đoàn xe người sống sót nho nhỏ chạy nhanh trong trời tuyết giá.Mạc Hương Lăng ngồi trong xe Hummer, nhìn ra băng tuyết trải khắp núi đồi có chút nhàm chán tả oán:- Nơi này là Thái Lan sao!

Đều là tuyết, thật nhàm chán!Minh Giai Giai nhìn Mạc Hương Lăng, trong mắt thoáng hiện vẻ ghen tỵ lạnh lùng nói:- Chúng ta tới đây là chấp hành nhiệm vụ!

Cũng không phải đi chơi, nếu muốn chơi thì cô đừng đi theo!Trong lòng Minh Giai Giai có chút ghen tỵ với vẻ xinh đẹp đáng yêu của Mạc Hương Lăng.

Tuy rằng bản thân nàng cũng là tiểu mỹ nhân bại hoại, nhưng nàng không thể không thừa nhận Mạc Hương Lăng xinh đẹp hơn nàng.

Vừa nghĩ Mạc Hương Lăng phân đi lòng sủng ái của Nhạc Trọng, trong lòng của nàng đã không đè nén được tức giận.Mạc Hương Lăng liếc mắt nhìn Minh Giai Giai, tầm mắt song phương giao hội trên không trung, giống như bắn ra hoa lửa nhè nhẹ.Mạc Hương Lăng cười, mang theo một cỗ hương thơm nhảy vào trong lòng Nhạc Trọng, điềm đạm đáng yêu nhìn hắn, lắc nhẹ cánh tay hắn, giống như một con tiểu thỏ tử bị thương nhìn hắn cầu xin:- Đại ca, nàng khi dễ em!

Giai Giai khi dễ em kìa!- Mau rời khỏi nơi đó!Minh Giai Giai vừa nhìn thấy Mạc Hương Lăng nhảy vào trong lòng Nhạc Trọng liền vô cùng tức giận, nàng nắm lấy bàn tay Mạc Hương Lăng kéo mạnh nàng ra ngoài, khi nàng có mặt nơi đó chính là vị trí chuyên chúc của nàng.Tuy rằng Minh Giai Giai tương đối trưởng thành sớm, lại có được kinh nghiệm thống trị một thị trấn, nhưng dù sao nàng vẫn chỉ là một tiểu la lỵ, cũng sẽ ghen tỵ tức giận.

Vì bảo vệ trận địa, như một con mèo cái phát động công kích đối với người xâm nhập.- Tôi không đi!Mạc Hương Lăng giống như con gấu Koala ôm chặt Nhạc Trọng nói.- Đừng làm rộn!Nhạc Trọng kéo Minh Giai Giai cùng Mạc Hương Lăng ôm vào trong lòng, sau đó lại đem hai nàng đặt lên hai bên đùi hắn.Hai la lỵ giương nanh múa vuốt đối diện lẫn nhau, trong ánh mắt chớp động vô số hoa lửa.
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 7


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 601: Lý Thế Dân. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐúng lúc này một đạo quang mang chớp động, rơi ngay trước đoàn xe của Nhạc Trọng, chợt nổ tung, oanh ra một động lớn ngay trên đất tuyết, một gã nam tử dáng người khôi ngô cao chừng 1m74 tay cầm cung lớn bằng thanh đồng chậm rãi đi ra.Tên nam tử nhìn chằm chằm đoàn xe của Nhạc Trọng, trong mắt chớp động hung quang như lang sói, đồng thời rút một mũi tên bằng xương trắng chỉ ngay đoàn xe:- Dừng xe!

Một mũi tên này chính là cảnh cáo!

Tiếp theo sẽ bắn vào trong xe!Tên nam tử kia nói tiếng Thái Lan, Minh Giai Giai liền phiên dịch lại cho Nhạc Trọng.- Dừng xe!Nhạc Trọng liền ra lệnh, đồng thời lập tức bước xuống xe Hummer.Tên nam tử bắn ra mũi tên có thể phá hủy một cỗ xe Hummer, bởi vậy lúc này Nhạc Trọng mới hạ lệnh mọi người dừng xe.Hai mươi bốn cao thủ cường hóa giả hơn 40 cấp dưới trướng Nhạc Trọng vừa xuống xe liền cầm súng ngắm, ống phóng rốc két, máy phóng lựu đạn cùng trọng súng máy đường kính 12.7mm nhắm ngay tên nam tử cầm cung kia.Trước mặt hỏa lực hung mãnh hiện đại hóa, cho dù một con biến dị thú nhị giai cũng phải bị oanh thành tro.[CHARGE=20]Chứng kiến một màn kia, sắc mặt tên nam tử cứng đờ, trên mặt thoáng hiện khổ sắc, mồ hôi lạnh chảy ròng.

Hắn vốn cho rằng đoàn xe này chỉ là xe bình thường, lực phòng ngự thật thấp.

Nhưng hắn hoàn toàn không nghĩ tới trong đội xe kia lại có được nhiều cao thủ như vậy.

Hắn có thể cảm giác được nhiều ánh mắt thật nguy hiểm bồi hồi trên cơ thể hắn, chỉ cần hắn hơi có động tác sẽ bị trực tiếp bắn gục.

Thực lực của hắn rất mạnh nhưng hắn mơ hồ cảm giác hai mươi bốn người đối diện không có người nào yếu hơn hắn.

Nhạc Trọng nhìn nam tử cầm cung lạnh lùng nói:- Bỏ cây cung của anh xuống!

Đầu hàng vô điều kiện!

Nếu không ngày này sang năm sẽ là ngày giỗ của anh!Tên nam tử nghe được Nhạc Trọng nói tiếng Trung văn, trong mắt thoáng hiện dị quang liền cầm đại cung ném xuống đất, dùng Trung văn nhiệt tình nói:- Anh là người Hoa Hạ!

Tôi cũng vậy, tôi gọi là Lý Thế Dân.

Chúng ta là đồng hương, tôi đầu hàng!Đối mặt với hỏa lực hung hãn như thế Lý Thế Dân lập tức biến thành ngoan ngoãn.

Hắn có thực lực mạnh, nhưng nếu bị trọng súng máy bắn trúng hắn cũng phải lên tây thiên.- Lý Thế Dân?Nhạc Trọng nghe được tên này trong mắt nhất thời hiện lên vẻ cổ quái, đây là tên của hoàng đế thời Đường triều, thậm chí lại có người đặt tên sử dụng, thật sự làm hắn thấy mới lạ.Lý Thế Dân cười khổ một tiếng nói:- Đây là tên hoàng đế Đường triều, năm xưa khi cha tôi đặt tên, vì muốn tôi có vẻ khí phách một chút nên đã đặt tên này!Vì cái tên này mà lúc học tiểu học cùng trung học hắn nếm không ít đau khổ.Nhạc Trọng nhìn Lý Thế Dân tò mò hỏi:- Tôi là Nhạc Trọng, Lý Thế Dân, thực lực của anh không kém, vì sao lại đi làm nghề đánh cướp?Mũi tên của Lý Thế Dân đủ sức oanh phá một chiếc xe thiết giáp, rõ ràng là một cường hóa giả thực lực cực mạnh.

Một cường hóa giả mạnh mẽ như vậy lẽ ra không cần ưu sầu vì thực vật.

Họ có thể tự do qua lại trong thi đàn vào các thôn trấn tìm thực vật, hoặc vào rừng liệp sát biến dị thú tìm thịt để ăn.Độc hành hiệp thực lực cao cường ở trong cuối thời thật sự là không ít.

Nhạc Trọng có nghe nói qua trong Quý Trữ thị cũng có vài thiên tài tiến hóa giả thực lực cực kỳ đáng sợ, vì muốn đề cao thực lực họ còn đi thẳng vào trong Đại Dung sơn mạch không ngừng tìm kiếm biến dị thú săn giết thăng cấp.Lý Thế Dân lâm vào trong trầm mặc.Nhạc Trọng nhìn hắn nói:- Bỏ đi, anh không muốn nói tôi cũng không miễn cưỡng anh.

Xem ở mặt mũi cùng là đồng bào, tôi tha mạng cho anh!

Đi theo tôi!

Chỉ cần giết chết một trăm địch nhân cho tôi, tôi sẽ trả tự do cho anh!Lý Thế Dân nhảy ra cướp đường Nhạc Trọng đương nhiên không dễ dàng buông tha cho hắn, nhưng cũng không bắt buộc Lý Thế Dân hoàn toàn phải trung thành với hắn, mà cho hắn phương pháp có thể lấy lại được tự do.

Cứ như vậy Lý Thế Dân vì tự do chỉ có thể trở thành một thanh đao nhọn trong tay Nhạc Trọng.Lý Thế Dân biến sắc nhìn chằm chằm Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Nhạc Trọng, có thể thương lượng hay không!

Hiện tại anh thả tôi, tôi sẽ báo đáp anh sau!Bạch Tiểu Thắng đứng sau lưng Nhạc Trọng vẻ mặt không kiên nhẫn, thân hình chợt lóe nhanh như quỷ mị xuất hiện sau lưng Lý Thế Dân, trực tiếp cầm ám ma đao kề lên cổ hắn hung hăng uy hiếp:- Nói thật hay!

Anh đúng là quá vô nghĩa!

Đừng lãng phí thời gian của chúng tôi, không đáp ứng tôi sẽ chém đầu của anh!Bạch Tiểu Thắng vốn đang rúc trong Quý Trữ thị chơi đùa cùng mỹ nữ, trải qua cuộc sống xa hoa trụy lạc xa xỉ.

Bỗng dưng bị Nhạc Trọng lôi ra ngoài, trong tim của hắn đương nhiên nghẹn lên một cỗ tức giận, nhưng lại không tiện phát tiết với Nhạc Trọng, chỉ đành trút xuống với địch nhân.

Thực lực của hắn tuy mạnh mẽ nhưng cho tới bây giờ đều không có chí lớn cũng không có dã tâm, trong lòng hắn chỉ nghĩ làm sao ngủ thêm được nhiều mỹ nữ.- Thật nhanh!Lý Thế Dân cảm thụ được lưỡi đao lạnh lẽo gác trên cổ, trong lòng thoáng kinh hãi.

Với tốc độ của Bạch Tiểu Thắng, một khi bị hắn tiến vào trong phạm vi hai mươi thước chung quanh Lý Thế Dân tuyệt đối không phải là đối thủ.Lý Thế Dân cười khổ một tiếng nói:- Nhạc Trọng, tôi đáp ứng anh.

Nhưng tôi có chút việc cần thương lượng với anh một chút!Lý Thế Dân có thể cảm ứng được cỗ sát khí đáng sợ tản ra trên người Bạch Tiểu Thắng, nếu hắn dám nói không nhất định sẽ bị người kia chém đầu không chút do dự.

Trong cuối thời trật tự hỏng mất, người chết trong thành phố cũng chỉ là việc bình thường, càng không cần nói tới ở rừng sâu núi hoang.Nhạc Trọng cũng không phải người không chịu giảng đạo lý, nhìn Lý Thế Dân nói:- Anh nói!Lý Thế Dân liền chậm rãi đem lai lịch của mình nói ra.Trước cuối thời Lý Thế Dân là sinh viên năm thứ tư, hắn cùng nhóm bạn thừa dịp nghỉ hè đi tới Thái Lan du lịch.

Nhưng dị biến đột nhiên phát sinh, vô số người trong chớp mắt biến thành tang thi.

Trước cuối thời Lý Thế Dân vẫn thường xuyên đến phòng tập thể thao rèn luyện thân thể, vì vậy tố chất thân thể hết sức xuất sắc, lúc hắn bị ép buộc vào tuyệt lộ dùng mộc bổng tân thủ giết ra một con đường máu, trở thành cường hóa giả, hơn nữa đã cứu được không ít người.Từ đó Lý Thế Dân phải luôn luôn luôn bảo hộ những người kia, tận lực giãy dụa tìm cách sinh tồn trong cuối thời.

Nếu như chỉ có một mình hắn, với thực lực của hắn tự nhiên có thể sống thật tiêu sái vô cùng.

Nhưng phải đi tìm thực vật cho một đám người, hắn chẳng khác gì một bảo mẫu bề bộn khổ cực như một con trâu không ngừng đôn đáo tìm thực vật suốt ngày đêm.Ở khu vực này là phạm vi thế lực của Ngô Nham Hồng, Lý Thế Dân thân là người Hoa đương nhiên biến thành đối tượng bị bài xích.

Rất nhiều cao thủ đều đi ra bao vây tiễu trừ hắn, đã vài lần đưa hắn vào hiểm tử nhưng hắn vẫn còn sống, luôn may mắn chạy thoát.02-11-2014, 01:07 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 602: Lý Thế Dân. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLần này Lý Thế Dân ra tay cướp giật đoàn xe của Nhạc Trọng là bởi vì hắn thực sự không tìm được lương thực ở phạm vi chung quanh đây, còn không dám đi tới huyện thị địa bàn của Ngô Nham Hồng tìm thực vật, chỉ đành đi cướp đoạt đoàn xe qua đường.Nhạc Trọng nhìn Lý Thế Dân trầm ngâm một lúc nói:- Đi thôi!

Đưa tôi đi xem những người đó!- Dạ!Lý Thế Dân bị uy hiếp không dám làm trái ý Nhạc Trọng, chỉ âm thầm cầu nguyện hắn là một người tốt.Theo Lý Thế Dân dẫn đường, nhóm người Nhạc Trọng đi tới trong một dãy núi bị tuyết bao phủ, bên trong có một sơn động lớn bị một tầng tuyết mỏng phủ xuống che giấu, nhìn qua giống như dung nhập vào trong núi tuyết, nếu không có người dẫn đường người thường tuyệt đối không thể tìm tới nơi này.- Lý đại ca, anh…Lý Thế Dân vừa đi vào cửa hang, một cô gái có gương mặt xinh đẹp thập phần đáng yêu khoác tầng da thú ra đón chào.- Bọn họ là ai?Cô gái kia nhìn thấy nhóm người Nhạc Trọng chợt cả kinh, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác cùng bất an.Đúng lúc này bên trong lại đi ra mười tên nam tử cùng mười lăm cô gái bộ dạng thanh xuân hoạt bát.Trong đó có một nam tử tướng mạo anh tuấn, thân thể rắn chắc được năm tên nam tử trẻ tuổi khác vờn quanh lại trực tiếp tùy ý nhìn Lý Thế Dân hỏi:- Lý Thế Dân, anh tìm được thực vật không?Lý Thế Dân nhướng mày nói:- Không có!Tên nam tử kia liếc mắt nhìn Lý Thế Dân lại nhìn qua nhóm người Nhạc Trọng tràn ngập cảnh giác hỏi:- Không có?

Không có vậy anh làm sao đây?

Còn những người này là ai vậy?Nhạc Trọng nhìn nam tử tướng mạo anh tuấn nhưng dáng vẻ hiêu trương nhướng mày hỏi Lý Thế Dân:- Người này là ai vậy?

Vì sao dám kiêu ngạo như thế?Lý Thế Dân cười khổ một tiếng nói:[CHARGE=10]- Hắn là hội trưởng hội sinh viên trường chúng tôi tên La Văn Thuật.

Cha của hắn là chủ tịch thành phố Thanh Dương.

Bản thân cũng là nhân vật quan trong trong trường đại học chúng tôi!Nhạc Trọng lại hỏi:- Hắn có đi ra ngoài tìm thực vật không?Lý Thế Dân lại đáp:- Không có!

Chuyện tìm thực vật cho tới bây giờ đều do tôi đi làm!- Phương thức phân phối thực vật của các anh như thế nào?- Chia đều phân phối!

Nữ sinh được nhiều hơn một phần!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lý Thế Dân, nhất thời hết lời để nói.

Thực lực của người này tuy thật mạnh, người lại tốt, nhưng kiểu tốt này thật sự có vấn đề.

Chẳng những phải ra ngoài bôn ba nguy hiểm tìm thực vật, còn bị người mắng nhiếc như con chó, thật khó trách không hề có chút địa vị trong nhóm người sống sót này.La Văn Thuật liếc mắt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng quát lớn:- Các người đi ra ngoài!

Nơi này không chào đón các người!Một cô gái xõa tóc, dáng người đầy đặn, khoác lớp da mèo rừng biến dị, bộ dạng thập phần xinh đẹp chậm rãi nói:- Thôi đi, những người này đều là Thế Dân mang về!

Đều là người Hoa, mọi người ở trong này hẳn nên đồng tâm hiệp lực vượt qua cửa ải khó khăn này mới đúng!La Văn Thuật nhìn cô gái lạnh lùng nói:- Chu Tuyết Diễm, thực vật của chúng ta cũng không nhiều!

Nếu để bọn hắn gia nhập chúng ta, chúng ta ăn cái gì?

Hay là nói cô đem thực vật của mình phân cho bọn hắn?Trong cuối thời không có gì trọng yếu bằng lương thực, đám người La Văn Thuật đã thử qua mùi vị đói khát, không muốn đem lương thực quý giá phân cho người lạ.

Ngay lúc này lương thực còn trọng yếu hơn mỹ nữ.Cô gái mặt tròn đón chào ban đầu trừng mắt nhìn La Văn Thuật:- La Văn Thuật, lương thực của chúng ta đều do Lý đại ca ra ngoài tìm.

Cũng không phải do anh tìm được, anh bằng vào cái gì mà đuổi người mà Lý đại ca mang về?La Văn Thuật liếc mắt nhìn Lý Thế Dân lạnh lùng cười, vung tay:- Đó là chuyện mà hắn phải làm!

Cô không nghe nói qua có câu nói này sao?

Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn!

Hắn đã có năng lực tìm về thực vật, như vậy đó là trách nhiệm của hắn.

Mà thực vật nên làm sao sử dụng là do chúng ta cùng nhau quyết định.

Số ít phục tùng đa số, đây là tác pháp dân chủ nhất.

Tôi đề nghị khiến cho đám người không rõ lai lịch này đi ra ngoài!

Người đồng ý thì nhấc tay!Trong sơn động từng cánh tay đều giơ lên, chỉ có cô gái mặt tròn cùng Chu Tuyết Diễm là không nhấc tay.La Văn Thuật đắc ý nhìn nhóm người Nhạc Trọng nói:- Hai mươi ba đối ba!

Đại bộ phận người đồng ý cho các người lập tức rời đi nơi này!

Mời các người đi nhanh lên đi!

Đừng để cho chúng tôi đuổi đi!La Văn Thuật tuy rằng ngang ngược nhưng hắn cũng có chút hiểu biết đối với nhân tính.

Hắn biết rõ người trong này tuyệt đối sẽ không đem thực vật quý giá cấp cho người khác.Lý Thế Dân nhìn La Văn Thuật ngang ngược như thế, thân thể tức đến phát run, lại gắt gao nhìn chằm chằm một cô gái bộ dạng phong tao diễm lệ, xinh đẹp mê người bên cạnh La Văn Thuật, trong mắt thoáng hiện vẻ bi ai.Nhạc Trọng nhìn dáng vẻ đắc ý của La Văn Thuật nhàn nhạt cười, trực tiếp tiến lên một bước dài một quyền oanh lên mặt hắn.Mũi của La Văn Thuật trong nháy mắt bị oanh sụp xuống, máu mũi văng khắp nơi, thân thể bay ra xa vài thước ngã xuống mặt đất.- Anh muốn làm gì?- Sao anh có thể vận dụng bạo lực?- Người man rợ!- …Nhất thời trong sơn động truyền ra thanh âm tiếng mắng liên tục, rất nhiều người đều dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn Nhạc Trọng.Cô gái phong tao diễm lệ đứng bên cạnh La Văn Thuật sắc mặt biến đổi nhìn Lý Thế Dân lớn tiếng quát:- Lý Thế Dân!

Mau bắt lấy hắn!

Hắn thật quá dã man!

Lại dám sử dụng bạo lực đối với người khác, thật sự là rất dã man!Lý Thế Dân nhìn cô gái mà trong lòng hắn ngưỡng mộ, cười khổ, không hề dám nhúc nhích chút nào, bởi vì đầu của hắn đã bị người dùng súng chỉ thẳng.

Một khi hắn có chút dị động, Bạch Tiểu Thắng sẽ không chút do dự bắn nát đầu của hắn.

Kiến thức qua tốc độ của Bạch Tiểu Thắng, hắn cũng không dám gần gũi so đấu tốc độ với người kia.Nhạc Trọng lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người, rút súng quát:- Tất cả im miệng cho tôi!

Ai tiếp tục nói nhiều một câu tôi sẽ phát nổ đầu của hắn!Sau lưng Nhạc Trọng, từng tên chiến sĩ cũng rút ra đủ loại hỏa khí hiện đại chỉ thẳng vào những người trong sơn động.Những chiến sĩ này đều thân kinh bách chiến, giết người, giết tang thi vô số.

Chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ không chút do dự giết hết mọi người trong sơn động.

Trong cuối thời, mạng người cũng không trân quý như thời đại hòa bình ngày trước.Chứng kiến những khẩu súng máy, ống phóng rốc két, mọi người trong sơn động đều bị chấn nhiếp.

Bọn hắn không hề dám có chút dị động, thành thật kinh hãi nhìn lên Nhạc Trọng.- Nhìn anh như vậy, thật đúng là tên phế vật!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lý Thế Dân, lấy súng chỉ vào cô gái phong tao diễm lệ kia quát lạnh:- Cô đi qua đây!Bị súng uy hiếp, cô gái vẻ mặt khiếp đảm đi qua.- Cởi quần áo!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn cô gái, lạnh lùng ra lệnh.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, cô gái nhìn hắn cầu xin, trước mắt bao người mặc dù nàng có chút phóng đãng nhưng cũng không muốn công khai cởi quần áo nhục nhã như thế.Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 603: Lửa giận!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nã một phát súng ngay dưới chân cô gái kia.Phanh một tiếng nổ, dưới chân cô gái liền hiện ra thêm một lỗ thủng.

Lỗ thủng lớn chỉ cách móng chân sơn đỏ tươi của nàng không tới 3cm khoảng cách.Nhạc Trọng chỉ súng nhắm ngay đùi cô gái lạnh băng nói:- Lời của tôi không muốn lặp lại lần thứ hai.

Phát súng tiếp theo tôi sẽ trực tiếp bắn vào trên đùi của cô!Cô gái bị dọa tới sắc mặt tái nhợt, nước mắt chảy ra, nàng cởi nhanh áo da trên người, lộ ra quần lót lẫn nịt vú màu đen khêu gợi, da thịt tuyết trắng bại lộ bên ngoài làm nam nhân chung quanh nhìn chằm chằm không chuyển mắt.Một bên Lý Thế Dân thống khổ nhắm hai mắt lại, không đành lòng nhìn thấy cô gái mình thích chịu nhục.- Ngừng!Ngay khi cô gái chuẩn bị cởi áo lót của mình, Nhạc Trọng kêu nàng ngừng lại.Cô gái ngừng tay quay đầu nhìn Nhạc Trọng.- Thấy được sao?

Như vậy mới là việc nam nhân nên làm!Nhạc Trọng một chưởng vỗ lên lưng Lý Thế Dân, thản nhiên nói:- Cô gái này tôi thưởng cho anh!

Làm trao đổi, sau này anh phải bán mạng cho tôi!Cô gái phong tao diễm lệ kia Nhạc Trọng vừa nhìn đã không thích, hắn cũng không có ý nghĩ thu vào trong túi nên thưởng qua tay cho Lý Thế Dân.Lý Thế Dân thoáng chốc từ địa ngục bay đến thiên đường, hắn có chút do dự nhìn cô gái phong tao diễm lệ nói:- Nhưng mà…Trương Thải Chi không nguyện ý thì sao?Nhạc Trọng chỉ súng vào người Trương Thải Chi lạnh lùng hỏi:- Cô có nguyện ý làm nữ nhân của Lý Thế Dân hay không?[CHARGE=20]Trương Thải Chi liên tục gật đầu:- Tôi nguyện ý!

Tôi nguyện ý!Lúc này Trương Thải Chi đem Lý Thế Dân so sánh với Nhạc Trọng, Lý Thế Dân quả thật là một thiên sứ.Bạch Tiểu Thắng nhìn nhóm người La Văn Thuật hỏi:- Thủ lĩnh, những nam nhân này làm sao xử lý?

Giết hết toàn bộ sao?Ở trong mắt Bạch Tiểu Thắng, cho dù nam nhân chết sạch hết cũng không có vấn đề gì.

Nhóm người của họ nếu mang theo đám người kia chỉ biết tăng thêm rườm rà.Nghe được câu hỏi của Bạch Tiểu Thắng, mọi người trong sơn động đều rét lạnh, vẻ mặt sợ hãi nhìn nhóm người Nhạc Trọng.

Hiển nhiên đám người mới xuất hiện đều là một đám đại ma đầu giết người không chớp mắt.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Không cần, trước đem bọn họ trói lại!Những nam nhân trong sơn động này trong mắt Nhạc Trọng đều là một đám phế vật, ngay cả dũng khí đi ra ngoài kiếm ăn cũng không dám, chỉ biết đấu tranh nội bộ, khi dễ người thành thật như Lý Thế Dân.

Nhưng hắn cũng không phải người tùy tiện vô cớ giết người, những người này đều là người của Hoa Hạ quốc, hắn chỉ cần trừng phạt một chút coi như xong.Nhạc Trọng tùy tiện chiếm cứ sơn động, gọi Lý Thế Dân tới hỏi thăm:- Lý Thế Dân, anh có nghe nói qua về Trần Dao hay không?Lý Thế Dân nghĩ nghĩ mới nói:- Là thực vật ma nữ đi!

Tôi có nghe nói qua đại danh của nàng.

Nàng hoạt động trong khu vực này rất sinh động, đặc biệt thu nhận những người Hoa tha hương lưu lạc bị Ngô Nham Hồng đuổi giết.

Tôi mang người đến nơi đây, nếu không phải mấy người La Văn Thuật phản đối tôi đã sớm đi gia nhập vào đội ngũ của nàng!Vẻ mặt Nhạc Trọng lo lắng hỏi:- Hiện tại nàng ra sao?

Anh còn nghe về tin tức của nàng không?Sau khi Trần Dao phái ra tin tức xin cứu viện rốt cục đã không còn tăm hơi.

Nhạc Trọng không biết rõ vị trí chuẩn xác của nàng, vì vậy phải dẫn người xâm nhập Thái Lan.Lý Thế Dân đáp:- Không có!

Không lâu phía trước Ngô Nham Hồng phái ra một chi bộ đội trấn áp đội ngũ của thực vật ma nữ.

Nghe nói song phương chiến đấu thập phần thảm thiết.

Tình báo cụ thể chỉ sợ có bộ đội của Ngô Nham Hồng nắm giữ.

Ở trong này chúng tôi dù sao chỉ là người ngoài rất khó lấy được tình báo có giá trị!Lúc này dưới sự lãnh đạo của Ngô Nham Hồng, khu vực đang bị vây trong làn sóng kỳ thị chủng tộc, người Thái lại tràn ngập lòng căm thù người nước ngoài, Lý Thế Dân là người Hoa càng khó thể lấy được tin tình báo chính xác.

Hơn nữa suốt ngày hắn phải bôn ba tìm thực vật cho hai mươi mấy người trong sơn động cũng đã đủ làm hắn mệt chết.Nhạc Trọng trầm tư một thoáng hỏi:- Kề bên này còn có nơi đóng quân của Ngô Nham Hồng?Lý Thế Dân oán hận nói:- Có!

Cách nơi này chừng 20km có một trấn nhỏ, trong đó trú đóng bộ đội hai liên!

Thật không biết có bao nhiêu người, bọn hắn là cao thủ đoàn tới trấn áp thực vật ma nữ.

Chính bởi vì có sự hiện hữu của bọn hắn, thế lực người Hoa gần đây đều bị đẩy vào trong núi.

Rất nhiều người đều bị chết trong đói khát rét lạnh!Nhạc Trọng nghe vậy trong mắt thoáng hiện lệ quang, lạnh lùng nói:- Đêm nay chính là tận thế của bọn hắn!Màn đêm buông xuống, bên trong tiểu trấn đèn đuốc sáng trưng, tiếng động lớn rầm rĩ không thôi.Nhạc Trọng dẫn người lặng lẽ đi tới gần tiểu trấn.Chung quanh tiểu trấn có một tầng hàng rào bằng gỗ, hữu hiệu ngăn cản một ít biến dị thú cùng tang thi cấp thấp xâm lấn.Nhạc Trọng vừa đến gần hàng rào liền thấy rõ chung quanh hàng rào giắt một nhóm đầu người, còn có những thi thể bị đâm xuyên qua hậu môn hoặc âm hộ, có nam có nữ chẳng khác gì địa ngục.

Thậm chí hắn còn nhìn thấy thân thể một ít trẻ con bị xỏ xuyên, vẻ mặt vô cùng thống khổ.

Tình cảnh thê thảm cơ hồ làm người khủng hoảng.Ở trên thế giới này sinh vật thiện lương nhất là nhân loại, mà tàn khốc nhất cũng là nhân loại.Nhạc Trọng nhìn thấy những khối thi thể thê thảm kia, dù hắn đã từng kiến thức qua thật nhiều hắc ám trong cuối thời, nhưng trong lòng vẫn sinh ra lửa giận hừng hực:- Ngô Nham Hồng!

Tao tuyệt đối sẽ giết hết cửu tộc của mày!- Động thủ!Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh.Minh Giai Giai thao túng ảnh lang nhị giai lặng lẽ tiềm hành tới gần đám chiến sĩ Đại Thái đế quốc canh gác bên ngoài.Từng con ảnh lang nhị giai đột nhiên từ trong bóng đêm nhảy ra, cắn đứt cổ họng chiến sĩ canh gác, đem toàn bộ bọn họ giết chết.Nhạc Trọng chợt phát động ảnh bộ cõng theo Minh Giai Giai, hai mắt thiêu đốt lửa giận hừng hực xông vào trong trấn nhỏ.Hai mươi mấy cường giả theo sát hắn xông tới trước.Nhạc Trọng vừa xông vào trong trấn, trong trấn chợt vang lên thanh âm cảnh báo to rõ.Trong hai giây ngắn ngủi, một gã trung niên nam tử mặc quân trang dáng người thấp bé, có chút gầy gò xuất hiện nhìn nhóm người Nhạc Trọng cười lạnh nói:- Tụi mày là đám Hoa Hạ hầu tử đi!

Thật đúng là ngu xuẩn, chỉ biết dùng chiêu tập kích ban đêm sao!Người này là liên trưởng liên đội thuộc Lang Nha doanh Hà Văn Ý trú đóng trong trấn nhỏ này, cấp bậc cường hóa cao tới 48 cấp.Trải qua vài lần tổn thất thảm trọng vì bị tập kích ban đêm, quân đội Đại Thái đã bắt đầu có phòng bị.

Đặc biệt đang trong thời điểm mấu chốt bao vây tiễu trừ thực vật ma nữ Trần Dao, Hà Văn Ý cố ý bố trí lại hệ thống phòng ngự trùng điệp.

Tuy rằng Nhạc Trọng để Minh Giai Giai lợi dụng kỹ năng vô thanh vô tức tiêu diệt chiến sĩ Đại Thái canh giữ cửa trấn, nhưng vẫn khiến trong tiểu trấn vang lên báo động.Lúc này Hà Văn Ý xuất hiện, từ trên cao nhìn xuống nhóm người Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập dáng cười lạnh lùng lẫn đắc ý.08-11-2014, 09:12 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 604: Giết sạch toàn bộ!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Trúng cạm bẫy!Trong nháy mắt Lý Thế Dân phát hiện Hà Văn Ý trong lòng liền hiện lên nỗi kinh hoàng.- Giết hắn!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Hà Văn Ý lạnh lùng ra lệnh.Hà Văn Ý nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng cười nói:- Ha ha!

Mày muốn giết tao!

Đừng có nằm mộng!

Chỉ cần qua thêm năm phút tụi mày sẽ bị quân đội tập kết cùng chiến sĩ Lang Nha doanh trực tiếp tiêu diệt.

Hiện tại đầu hàng làm nô lệ cho chúng ta còn có một con đường sống!Cơ hồ ngay sau đó một đạo thân ảnh lấy tốc độ mà mắt thường khó thể thấy được trong nháy mắt chợt lóe bên người Hà Văn Ý, liền lưu lại một khối thi thể không đầu.Thân ảnh kia dừng trên nóc nhà, lộ ra thân thể tràn ngập lực lượng cùng tốc độ của Thiểm Điện, trong miệng của nó còn ngậm đầu lâu còn lưu vẻ mặt đắc ý của Hà Văn Ý.

Nó dùng sức khẽ cắn, đầu của Hà Văn Ý trực tiếp vỡ vụn, hóa thành một đống huyết nhục bị nó nuốt vào trong bụng.Lý Thế Dân nhìn Thiểm Điện, thân thể run lên vì sợ hãi:- Tốc độ thật đáng sợ!

Tốc độ như vậy người nào có thể ngăn trở?- Giết sạch hết thảy địch nhân chống cự!Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh, đồng thời vọt thẳng vào trong tiểu trấn.Bạch Cốt gắt gao theo sau, còn có bốn ảnh lang chỉ đường cho hắn.Hai mươi cao thủ sau lưng Nhạc Trọng chia làm hai đội, phân biệt lao về hai phương hướng khác nhau.Thời gian bộ đội trong trấn tập kết còn một khoảng cách, bọn họ cần lợi dụng thời gian hỗn loạn khi bộ đội tập kết gây ra náo động, đồng thời tận khả năng tiêu diệt địch nhân.Địch nhân đang trong thời gian tập kết dễ dàng đối phó hơn đã tập kết hoàn thành gấp mười lần.Nhạc Trọng phóng về hướng Hà Văn Ý xuất hiện, chỉ sau ba giây hắn đã nhìn thấy được hai mươi cao thủ Lang Nha doanh đóng quân trong tiểu trấn này.Hai mươi cao thủ kia đang lao tới bên này, bọn hắn vừa nhìn thấy Nhạc Trọng xuất hiện trên mặt mỗi người đều thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Bọn hắn hoàn toàn không nghĩ tới Nhạc Trọng nhanh như vậy đã đột phá sự ngăn trở của liên trưởng Lang Nha doanh Hà Văn Ý.[CHARGE=20]Ngay trong lúc hai mươi cao thủ còn đang sửng sốt, từ trong thân thể Bạch Cốt nổ bắn ra mười đạo gai xương bén nhọn trong chớp mắt đâm vào thân thể mười tên cao thủ, đem đầu sáu gã cao thủ xuyên thủng, xỏ xuyên qua thân thể bốn gã cao thủ khác đem bọn hắn đinh trên mặt đất.Thiểm Điện lại nhanh như cơn lốc trực tiếp nhào vào trong đám người, giống như một đạo cực quang chợt lóe bên người mấy tên cao thủ, mười đầu lâu chợt lăn trên mặt đất, chỉ lưu lại mười thi thể không đầu.- Thật mạnh!

Biến dị thú tam giai thật sự là quá mạnh mẽ!Nhạc Trọng nhìn Thiểm Điện, trong mắt hiện lên nét vui mừng.

Nếu do tự hắn ra tay đối phó mười tên cao thủ kia cũng cần phí một phen tay chân, nhưng Thiểm Điện vừa ra tay đã trực tiếp tiêu diệt mười tên cao thủ sạch sẽ, làm bọn hắn không có chút cơ hội xuất thủ.Võ công trong thiên hạ, chỉ có nhanh là không gì không phá, tốc độ của Thiểm Điện nhanh tới cực điểm, trừ phi có được tốc độ gấp mười lăm lần, nếu không cường giả còn chưa kịp thời phản ứng đã bị nó miểu sát.

Thiểm Điện tam giai chính là một trong át chủ bài cực mạnh của Nhạc Trọng, hiệu suất giết chóc của nó thậm chí vượt qua chính bản thân Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng hao phí thật nhiều công sức đem vô số tinh thạch cao cấp đưa cho Thiểm Điện cắn nuốt rốt cục mới hiện ra thành quả như vậy.Dễ dàng tiêu diệt xong nhóm cao thủ Lang Nha doanh đóng trong tiểu trấn, Nhạc Trọng tiếp tục mang theo Bạch Cốt cùng Thiểm Điện vọt sâu vào bên trong trấn nhỏ.Sau khi Nhạc Trọng phát động ảnh bộ, tốc độ đã siêu việt mười tám lần, đã tiếp cận một nửa vận tốc âm thanh, với tốc độ đáng sợ như vậy chỉ không đầy hai giây hắn đã xông vào trong binh doanh tiểu trấn.Lúc này quân đội trong tiểu trấn còn đang không ngừng tập kết, chứng kiến Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện trong lòng họ đều sửng sốt.Đột nhiên năm con ảnh lang nhị giai vọt ra, cắn đứt cổ họng năm tên chiến sĩ, sau đó vô cùng linh động lại đem năm tên chiến sĩ khác bổ nhào trên mặt đất.Bạch Cốt trực tiếp bắn ra mười đạo gai xương đem đầu mười tên chiến sĩ tước bay.Nhạc Trọng ôm một khẩu trọng súng máy 12.7mm hướng đám chiến sĩ đang tập kết bắn tới.Bị mưa đạn bắn phá, từng tên chiến sĩ bị bắn đứt ngang người, tay chân vỡ vụn, đầu nổ tung, cực kỳ thê thảm.Bị tập kích bất ngờ, những chiến sĩ đang tập kết chỉnh tề lập tức liền chết thảm trọng.

Nhưng bọn hắn cũng không hổ là tinh nhuệ, bị đột ngột tập kích liền tản nhanh bốn phía, trốn sau công sự che chắn, giơ súng hướng chỗ Nhạc Trọng điên cuồng bắn trả.Linh chung thanh đồng từ trong lòng Nhạc Trọng đột nhiên bay ra bay trên đầu của hắn, phóng ra từng vòng phòng hộ tráo màu xanh bao phủ quanh người hắn.

Vô số viên đạn bắn tới bị đẩy ngược trở ra, không cách nào thương tổn được hắn mảy may.Ở một bên thân hình Thiểm Điện không ngừng chớp động, xuyên qua giữa những chiến sĩ Đại Thái, những nơi nó đi qua là một mảnh gió tanh mưa máu.- Ma quỷ!

Hắn là ma quỷ!- Đáng chết!

Hắn là ma quỷ đao thương bất nhập!

Làm sao bây giờ?

Chúng ta không giết được hắn!- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!- …Không ngừng có chiến sĩ chết dưới tay Bạch Cốt, Nhạc Trọng, năm con ảnh lang nhị giai cùng Thiểm Điện, những chiến sĩ kia chỉ vội vàng tập kết, còn chưa kịp lấy ra vũ khí hạng nặng đã không ngừng chết thảm trong tay nhóm người Nhạc Trọng.

Bọn hắn chỉ kiên trì được một lát, cuối cùng sĩ khí hoàn toàn hỏng mất, bỏ súng đầu hàng.Ở một bên Bạch Tiểu Thắng rất nhanh suất lĩnh người giết tán những chiến sĩ Đại Thái đang tập kết, sau đó mang binh đi tới bên người Nhạc Trọng.Lý Thế Dân đi tới trong binh doanh nhìn thấy hơn trăm cỗ thi thể chung quanh, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi:- Thật mạnh!

Những người này chỉ do một mình hắn giết sao?Lý Thế Dân chưa từng nghĩ tới một người mà có thể trấn áp hai liên bộ đội, còn bức bách hai liên bộ đội phải đầu hàng với hắn.Lý Thế Dân tự nhận mình là một gã cao thủ, chỉ cần cho hắn đủ không gian di chuyển muốn hắn xử lý ba mươi chiến sĩ tinh nhuệ Đại Thái cũng không thành vấn đề.

Nhưng nếu đối mặt của hai liên bộ đội lựa chọn tốt nhất cho hắn là sau khi bắn chết được ba người phải lập tức lui lại, nếu không khi bị vây quanh hắn cũng chỉ còn con đường chết.Về phần nhóm người Bạch Tiểu Thắng từng kiến thức qua thực lực khủng bố của Nhạc Trọng nhiều lần, đã thói quen thủ lĩnh lấy sức một mình trấn áp những đội ngũ khác.

Trong ý nghĩ của bọn họ, có lẽ Nhạc Trọng còn chưa đối phó được một doanh bộ đội cơ giới, nhưng muốn đối phó một doanh bộ đội không có hỏa lực hùng hậu cũng không thành vấn đề.Ở trong cuối thời, Thần Ma hệ thống cường hóa thực lực mỗi cá nhân cực lớn.

Một gã cường giả đứng đầu thậm chí có thể đối kháng cùng một quân đội chính quy quy mô nhỏ.Bạch Tiểu Thắng nhìn những kẻ đầu hàng, lại nhìn Nhạc Trọng xin chỉ thị:- Những người này nên làm sao xử lý?Nhạc Trọng nói:- Tìm mấy tên quan quân, tôi có lời cần hỏi bọn hắn!08-11-2014, 09:12 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 605: Phẫn nộ. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBạch Tiểu Thắng hành sự vô cùng nhanh nhẹn, rất nhanh đã đem một gã liên trưởng, hai gã phó liên trưởng, bốn gã bài trưởng dẫn tới trước người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn bảy tên quan quân chung quanh, chỉ chỉ một gã bài trưởng hỏi:- Trong tụi mày ai có tin tức của thực vật ma nữ Trần Dao?

Mày nói trước!Vẻ mặt gã bài trưởng căm hận trừng mắt nhìn Nhạc Trọng mắng:- Phi!

Hoa Hạ cẩu!Phanh!Nhạc Trọng tùy tay một phát oanh thẳng lên đầu hắn, trực tiếp oanh dập nát, dịch óc bắn tung tóe đầy đất.- Thật hung tàn!Ở một bên nhìn thấy một màn này trong lòng Lý Thế Dân nhảy dựng, sau lưng tuôn ra tia rét lạnh.

Sau khi hắn kiến thức được sự đáng sợ của Nhạc Trọng, đã không còn dám sinh ra ý nghĩ chạy trốn, thầm nghĩ thành thành thật thật làm xong hết thảy nhiệm vụ mà Nhạc Trọng công đạo.- Đến phiên mày!Oanh giết một gã bài trưởng, Nhạc Trọng không chút để ý chỉ vào một tên bài trưởng khác lạnh lùng nói.Tên bài trưởng kia quỳ trước mặt Nhạc Trọng tận lực cầu xin:- Tôi không biết!

Đại gia!

Tôi không biết!

Tôi thật sự là không biết!Phanh![CHARGE=3.2]Nương theo sau một tiếng súng vang, đầu tên bài trưởng kia cũng như dưa hấu bị nổ oanh.Nhạc Trọng dùng súng chỉ vào một tên bài trưởng khác lạnh lùng nói:- Sự kiên nhẫn của tao chỉ có hạn độ!

Nếu tụi mày không muốn nói, tao sẽ đem toàn bộ người trong trấn giết sạch!

Cho bọn hắn chôn cùng đồng bào của tao!

Đến mày!Tên bài trưởng kia tận lực cầu xin:- Tôi nói, tôi nói!

Cầu ngài tha cho tôi một mạng!Tên liên trưởng nhất thời phẫn nộ rống lớn:- Vương Chính Khí!

Mày có phải là quân nhân của Đại Thái hay không!

Sao có thể không khí khái, quỳ trước mặt Hoa Hạ cẩu!Phanh!Đầu tên liên trưởng trực tiếp nổ tung.Thấy vậy những tên quan quân còn lại vẻ mặt hiện lên sợ hãi.

Lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy có một người lòng dạ tàn nhẫn khủng bố đến như thế.Tên bài trưởng cuống quýt dập đầu nói:- Bốn này trước thực vật ma nữ Trần Dao bị quân đội đánh bại ở Đại Lan sơn.

Đã trốn sâu vào trong núi, địa điểm cụ thể thì chúng tôi không biết.

Chủ trì bao vây chủ trì Trần Dao chính là Hà Văn Ý đại nhân.

Chúng tôi chỉ là nghe lệnh làm việc, van ngài tha cho tôi một mạng đi!- Được!

Tao sẽ tha cho mày một mạng!Nhạc Trọng nghe được câu trả lời phất tay tha cho tên kia một mạng.Bạch Tiểu Thắng đi tới bên cạnh Nhạc Trọng trực tiếp hỏi:- Thủ lĩnh, người trong trấn này nên xử lý thế nào?Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương, trực tiếp ra lệnh:- Giết hết toàn bộ!

Cho bọn hắn chôn cùng những nạn nhân bị chúng giết chết!Bên trong tiểu trấn có bốn trăm sáu mươi lăm người, những người này đều bị áp giải tới cửa trấn giết chết, đồng thời cắt thủ cấp treo chung quanh trấn, chẳng khác gì đại hình thời cổ đại.Lý Thế Dân nhìn thủ cấp giắt quanh trấn, trong mắt thoáng hiện vẻ không đành lòng nhìn Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, làm vậy có phải quá tàn nhẫn hay không!

Trong bọn họ có không ít bình dân!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lý Thế Dân, lạnh lùng nói:- Lý Thế Dân!

Khi bọn hắn giết người ngoại quốc có từng do dự qua bao giờ?

Ở dưới trướng Ngô Nham Hồng, người ngoại quốc sống như nô lệ trư cẩu, vậy có tàn nhẫn hay không?

Ở trong này đều là bộ hạ của Ngô Nham Hồng, cũng là thực lực của hắn, sống thêm một tên đối với chúng ta mà nói tăng thêm một phần uy hiếp!

Đây là chiến tranh, trong chiến tranh nhân từ với địch nhân là tàn nhẫn với chính mình!Nhạc Trọng nhìn Lý Thế Dân lạnh lùng ra lệnh:- Tôi lệnh cho anh trong vòng một tháng phải lấy thủ cấp của một trăm bộ hạ Ngô Nham Hồng.

Tôi mặc kệ anh giết ai, chỉ cần anh giết đủ một trăm!

Nếu không tiểu tình nhân Trương Thải Chi của anh phải chết!

Đi thôi!Lý Thế Dân nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, nhất thời líu lưỡi, vừa nghĩ tới Nhạc Trọng không chút lưu tình xử lý bốn trăm sáu mươi lăm mạng người, thủ đoạn huyết tinh tàn khốc, trong lòng tràn ngập rét lạnh, cắn chặt răng trầm giọng:- Dạ, thủ lĩnh!Dứt lời, hắn cầm đại cung đi nhanh vào trong gió tuyết.Bạch Tiểu Thắng đi tới bên cạnh Nhạc Trọng khinh miệt liếc mắt nhìn theo bóng lưng Lý Thế Dân nhổ bãi nước miếng châm chọc nói:- Thật là ngu xuẩn!

Đây chính là hai chủng tộc tranh đoạt không gian sinh tồn!

Không phải bọn hắn chết thì chúng ta vong!

Dưới tình huống như vậy vẫn còn mang lòng dạ đàn bà, thật sự là ngu xuẩn!Nhạc Trọng nhìn theo bóng lưng Lý Thế Dân, thản nhiên nói:- Hắn là người tốt!

Nhưng không thích hợp sống trong cuối thời tàn khốc!Tuy rằng Lý Thế Dân có được lực lượng cường đại nhưng địa vị trong những người sống sót mà hắn bảo hộ lại biến thành thấp nhất, cũng bởi vì hắn quá thành thật nên mới bị La Văn Thuật điều khiển xoay quanh.Nhạc Trọng quay đầu hỏi Bạch Tiểu Thắng:- Cứu ra được bao nhiêu người?Trong mắt Bạch Tiểu Thắng thoáng hiện vẻ lo lắng:- Sáu mươi ba nữ nhân, có mười ba người bị tra tấn đến phát điên.

Năm mươi người sống sót cả thân thể lẫn tinh thần đều không tốt lắm!Nhạc Trọng trầm mặc, bên trong băng tuyết ngập trời bị đưa tới loại địa phương này tự nhiên không có chuyện gì tốt, hắn đã làm sẵn chuẩn bị tâm lý, nhưng dù vậy sau khi nghe được trong lòng vẫn cảm thấy khó chịu.Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Các anh mang họ về trong sơn động đi thôi!

Nếu có thể tận lực đem các nàng huấn luyện thành chiến sĩ.

Trước khi tôi quay về không cho phép bất luận kẻ nào rời sơn động, nếu không trực tiếp bắn gục!Ở khu vực này Nhạc Trọng không có một nơi nào đặt chân, sơn động cũng không thể cất chứa hơn bốn trăm người, đây cũng là nguyên nhân hắn ra lệnh bắn chết toàn bộ người trong tiểu trấn.Trong lòng Bạch Tiểu Thắng kinh hãi, liền hỏi:- Thủ lĩnh, anh dự tính một mình đi Đại Lan sơn sao?Nhạc Trọng đáp:- Không, Minh Giai Giai, Trần Lạc, Vương Tường, Lưu Hàn theo tôi cùng đi!Bốn người kia đều có được dị năng tìm người, có thể hơn được thật nhiều người thường.Bạch Tiểu Thắng đề nghị:- Có cần mang theo nhiều người đi không?Trải qua nhiều ngày ở chung, Bạch Tiểu Thắng đã thập phần tin phục Nhạc Trọng.

Hắn cũng không muốn để một vị thủ lĩnh như Nhạc Trọng phải chết tại nơi này.Nhạc Trọng cự tuyệt nói:- Không cần!Không bao lâu thật nhiều xe chở vật tư thu hoạch được chạy ra khỏi tiểu trấn, hướng chỗ sơn động phương xa chạy đi.

Chỉ lưu lại trấn nhỏ giăng đầy thủ cấp như chốn địa ngục nhân gian.Nhạc Trọng không có căn cơ gì ở khu vực này, vì tránh né Ngô Nham Hồng phái binh trả thù hắn chỉ có thể trốn tránh trong sơn động tận vùng núi sâu.Bên trong một tòa biệt thự xa hoa nằm trong khu Lan Sơn thị.Một gã trung niên nam tử chừng ba mươi sáu ba mươi bảy thân mặc quân phục, trên mặt có bốn vết cào thật sâu, vẻ mặt dữ tợn hung hăng vỗ một chưởng lên bàn, chửi ầm lên:- Súc sinh chết tiệt!

Là ai làm?

Thế nhưng dám giết chết bảy trăm sáu mươi tám tử dân của Đại Thái đế quốc chúng ta.

Còn cắt đầu của bọn họ treo trên hàng rào, thật sự là súc sinh không bằng cầm thú!Tên nam tử này tên là Ngô Chí, là một trong mười ba trung tướng của Đại Thái đế quốc.

Là một kẻ chủ nghĩa chủng tộc cực đoan, đã có hơn trăm người ngoại quốc chết trong tay của hắn.08-11-2014, 09:12 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 606: Phẫn nộ. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnKhi bọn hắn sát hại người ngoại quốc, chỉ cảm thấy như mình giết chết một con trư cẩu, không hề có chút cảm giác tội ác.

Nhưng một khi tộc dân của bọn hắn bị giết, lại tràn ngập phẫn nộ như những con chó dữ.Một gã nam tử trẻ tuổi cao chừng 1m70, tướng mạo anh tuấn, xương gò má nhô cao, trên người bao phủ khí chất thiết huyết trầm giọng nói:- Tướng quân, hẳn là người Hoa Hạ!

Người của chúng ta xem qua hiện trường, đồng bào của chúng ta ở trong trấn toàn bộ bị người giết chết.

Nhưng đám nữ nhân người ngoại quốc kia lại được người cứu đi rồi!Nam tử trẻ tuổi này là một trong những tiến hóa giả thiên tài dưới trướng Ngô Nham Hồng, tên là Huyết Đồ Phu Trương Mãn Húc.Trương Mãn Húc là một trong năm người tiến hóa có được song thuộc tính trong số mười lăm vạn dân cư dưới trướng Ngô Nham Hồng.

Sức chiến đấu đứng đầu trong tứ kiệt trẻ tuổi của Đại Thái đế quốc.

Từng trấn áp thật nhiều thế lực nước ngoài, tay dính đầy máu tươi.

Hắn cũng là một trong những thành viên kỳ thị chủng tộc vô cùng cực đoan.Trải qua đoạn thời gian phát triển, Ngô Nham Hồng gồm thâu không ít thế lực bản địa, hơn nữa công chiếm Lan Sơn thị, lấy được phát triển thật lớn, thế lực càng bành trướng thật nhanh.[CHARGE=20]Một gã nam tử trẻ tuổi mắt trái đeo băng đen che kín, da thịt ngăm đen, khí chất thập phần trầm ổn mỉm cười nói:- Chuyện này đối với chúng ta mà nói cũng không phải là không có ưu đãi!

Chỉ cần đem chuyện này công bố ra ngoài, đám người Lôi Kinh Kiệt sẽ phải ngậm miệng, không còn tiếp tục che chở đám ngoại quốc kia nữa!Tên nam tử trẻ tuổi đeo băng đen mắt trái tên là Linh Lạc, cũng là một trong tứ kiệt Đại Thái đế quốc, lực chiến đấu của hắn tuy không bằng Trương Mãn Húc nhưng làm người thật thông minh.Vô luận ở thế lực nào đều không có chuyện mọi người đồng lòng cùng nhau.

Bên trong thế lực của Ngô Nham Hồng cũng có người không đồng ý cách đối đãi của Ngô Nham Hồng đối với người nước ngoài.

Lôi Kinh Kiệt chính là nhân vật đại biểu cho những người phản đối.

Đương nhiên thế lực của Lôi Kinh Kiệt rất mỏng manh, bọn họ cũng không dám trắng trợn phản kháng Ngô Nham Hồng, chỉ ở trong phạm vi khả năng cho phép yên lặng trợ giúp người nước ngoài.Bất kỳ thế lực nào cũng có người tốt lẫn kẻ xấu, cho dù dưới trướng của Nhạc Trọng cũng có những tên súc sinh biến thái đối đãi người nước ngoài tàn nhẫn.Một gã nam tử trẻ tuổi gương mặt xấu xí, ngũ quan vặn vẹo, răng vàng miệng hô nhướng mày nói:- Là ai làm?

Chẳng lẽ là thực vật ma nữ Trần Dao?Người này cũng thuộc một trong tứ kiệt tên Nguyên Hòa.

Gương mặt xấu xí, tâm linh vặn vẹo, nếu có người đem tướng mạo ra trào phúng hắn, hắn sẽ lập tức giết chết đối phương, thủ đoạn cực kỳ hung ác cay độc.Linh Lạc thoáng trầm tư một chốc lắc đầu nói:- Không phải Trần Dao!

Thủ đoạn của nàng không độc ác như vậy!

Hơn nữa nàng mới bị chúng ta đánh tan, không có năng lực làm ra chuyện đó!Trương Mãn Húc cười tự tin, hai mắt sáng lên nhìn Ngô Chí trầm giọng nói:- Mặc kệ hắn là ai vậy, dám ra tay đối với chúng ta, kết cục chỉ có con đường chết.

Tướng quân, xin cho tôi dẫn người đem bọn hắn tiêu diệt!Trong mắt Ngô Chí chợt lóe dị quang, lộ vẻ mỉm cười nói:- Được!

Trương Mãn Húc, tôi sẽ phái anh đi tiêu diệt loạn phỉ, anh cần bao nhiêu nhân thủ?Trương Mãn Húc liếm liếm môi, trong mắt chớp động vẻ tàn nhẫn khát máu:- Ba mươi cao thủ Lang Nha doanh là đủ rồi!Ngô Chí trực tiếp đồng ý:- Được!Làm đại tướng tâm phúc của Ngô Nham Hồng, Ngô Chí tuy không thể điều động toàn bộ Lang Nha doanh nhưng điều động ba mươi cao thủ cũng không thành vấn đề.Theo thế lực của Ngô Nham Hồng phát triển, cao thủ dưới trướng hắn cũng nhanh chóng tăng cường.

Số lượng cao thủ trong Lang Nha đoanh đã vượt qua ba trăm người, đã trở thành cao thủ doanh thực sự.- Tạ tướng quân!Trong mắt Trương Mãn Húc hiện lên ánh sáng, đi ra ngoài chiến đấu cũng có ý nghĩa hắn có thể tùy ý giết hại địch nhân.

Hắn thích cảm giác nắm giữ sinh tử của người khác trong tay, cảnh tượng địch nhân thống khổ kêu rên dưới đao của hắn.Bên trong một nơi bí ẩn của Lan Sơn thị, một nhóm người Thái ngồi bên trong.Một người trung niên trong mắt hiện lên vẻ căm giận:- Lần này đám người ngoại quốc kia làm thật sự là ác độc!

Bọn hắn đã giết hại hơn bảy trăm đồng bào của chúng ta!

Chúng ta không thể tiếp tục trợ giúp bọn hắn!

Tuy rằng thật sự có lỗi nhưng tôi muốn rút khỏi hội!- Tôi cũng muốn rút khỏi hội!

Đám người kia thật sự là quá tàn nhẫn!

Tôi không muốn tiếp tục trợ giúp bọn hắn!- …Từng người đi tới trước mặt Lôi Kinh Kiệt thi lễ với hắn, nhưng sau đó xoay người rời khỏi phòng.

Những người này đều là người bản địa có lương tâm không đành lòng nhìn cách đối xử của Ngô Nham Hồng đối đãi với người ngoại quốc.

Nhưng sau khi nghe được tin có hơn bảy trăm đồng bào bị giết chết, bọn họ phẫn nộ đòi rời khỏi hội trợ giúp người nước ngoài tỏ lòng căm phẫn của mình.Lôi Kinh Kiệt yên lặng chào lại những người kia, cảm tạ họ đã trợ giúp, đồng thời trong lòng tràn ngập chua xót thầm nghĩ:- Xem ra đã có một tên ác ma từ bên Hoa Hạ đi tới Thái Lan của chúng ta!Lôi Kinh Kiệt là người không thích chủ nghĩa kỳ thị chủng tộc, hắn biết rõ ở nước ngoài có vô số kỳ nhân dị sĩ, hắn luôn chủ trương cùng người ngoại quốc chung sống hòa bình, đối xử tử tế với công dân nước ngoài.Nếu trước cuối thời sẽ không ai dám có tư tưởng phân biệt chủng tộc kiểu này, cũng sẽ không dễ dàng đắc tội với người ngoại quốc.

Nhưng cuối thời đột nhiên tiến đến, trật tự hỏng mất, chủ nghĩa chủng tộc cực đoan là thứ có thể nhanh chóng hội tụ lòng người nhiều nhất, biến thành một con đường riêng phát triển.

Bởi vậy Ngô Nham Hồng lợi dụng cơ hội như thế, dã tâm bành trướng, vì vậy hắn mới nêu cao lá cờ phân biệt chủng tộc, ngưng tụ những phần tử kỳ thị chủng tộc cực đoan, đạt được sự ủng hộ của bọn họ.Gặp phải hoàn cảnh như vậy, Lôi Kinh Kiệt chỉ có thể bất đắc dĩ thuận theo đại thế, đồng thời dùng khả năng của mình đi trợ giúp người ngoại quốc.

Nhưng lần này hắn nghe được tin tức một tiểu trấn bị diệt sạch, trong lòng liền phát lạnh, biết được có một tên ác ma ngoại quốc đã tiến vào quốc gia của bọn họ.Lôi Kinh Kiệt thập phần thông minh, hắn biết rõ một kẻ có thể không chút lưu tình hạ lệnh xử quyết hơn bảy trăm người, hơn nữa còn có thể đánh bại lực lượng phòng ngự của một tiểu trấn, cường giả như vậy đại biểu cho thực lực như thế nào.Lôi Kinh Kiệt nhìn lên bầu trời, trong lòng cầu nguyện:- Hi vọng thần linh có thể phù hộ cho quốc gia chúng ta!

Cho chúng ta vượt qua trận kiếp nạn này!Ngay một khắc cuối thời phát sinh, thanh âm của một người tự xưng là thần vang lên trong đầu óc mọi người, dưới tình huống như vậy chủ nghĩa duy vật đã sụp đổ, vô số người biến thành tín đồ tôn giáo.

Bởi vậy đủ loại tà giáo cũng bắt đầu thịnh hành trong cuối thời.Sở dĩ Thông Thiên thần giáo có thể hấp thu được nhiều tín đồ như vậy, cũng có quan hệ rất lớn tới thanh âm tự xưng là thần kia.08-11-2014, 09:12 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 607: Gặp lại Trần Dao. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Giết sạch đám nước ngoài!- Cho bọn hắn nợ máu trả máu!- …Người bản địa nghe được hơn bảy trăm đồng bào bị người chém đầu, nhất thời vô cùng phẫn nộ, bọn hắn hình thành một cỗ lực lượng đầy ngập lòng căm phẫn du hành trên đường phố Lan Sơn.Thật nhiều nô lệ nước ngoài bị chủ nhân kéo đi ra, trực tiếp ném vào dòng người phẫn nộ bị tươi sống đánh chết.

Còn có thật nhiều người bị thiêu cháy, thật nhiều người vây xem còn cười to khoái trá.Lúc này Lý Thế Dân đã lặng lẽ tiềm nhập vào Lan Sơn thị, khi hắn nhìn thấy cảnh tượng này, lồng ngực bừng lên ngọn lửa, tràn ngập phẫn nộ rít lên:- Đám súc sinh!

Súc sinh không nhân tính!- Cứu tôi…cứu tôi…Một cô gái nước ngoài vẻ mặt hoảng sợ hướng chỗ Lý Thế Dân chạy tới.

Một nhóm con nít mười hai mười ba tuổi chạy theo, tay cầm chủy thủ đâm vào người nàng, máu tươi văng khắp nơi.So sánh với người lớn, những đứa bé kia càng thêm đáng sợ, thế giới quan của bọn nhỏ còn chưa kịp thành hình, vì vậy hành hạ một mạng người tới chết chẳng khác gì là giết chết một con kiến.[CHARGE=3]Cô gái ngoại quốc kia chỉ thoáng chốc đã bị loạn đao phân thây, máu tươi văng khắp nơi, đầu bị cắt xuống, thật nhiều người bản địa còn cười vây xem.Nhìn thấy cảnh tượng khủng bố kia, lý trí trong lòng Lý Thế Dân bắt đầu hỏng mất:- Đáng chết!

Tất cả đều đáng chết!Hắn rút đại cung nhắm ngay một đứa bé đang cầm đầu của cô gái kia!Dây cung bật ra, mũi tên cắt qua hư không xỏ xuyên qua thân thể đứa trẻ, đồng thời sức đi không giảm, liên tục xuyên thủng thân thể bảy người khác mới nổ tung oa, đường phố nhiễm lên một tầng máu tươi.Bạo Liệt Tiễn!

Đây là kỹ năng của Lý Thế Dân, hắn không chỉ là một cung thủ mạnh mẽ đồng thời còn là tiến hóa giả nhanh nhẹn 43 cấp.

Sau khi bắn chết nhóm người kia, Lý Thế Dân thiện lương thành thật đã chết, hắn đã biến thành một gã đồ tể lòng dạ độc ác.

Lý Thế Dân dùng một mũi tên bắn chết bảy người bản địa, thân hình điên cuồng thối lui, đồng thời giương cung cài tên lại bắn thêm ba mũi tên hướng về chỗ đám người dày đặc.Ba mũi Bạo Liệt Tiễn nháy mắt xỏ xuyên qua hơn mười người lập tức nổ tung mang theo từng trận huyết vụ.Người thành thật một khi tức giận sẽ cực kỳ đáng sợ, bọn họ hết sức dễ dàng đi từ cực đoan này chuyển biến qua một cực đoan khác.Nguyên bản Lý Thế Dân là một nam nhân có dũng khí lại có thực lực, chỉ là tính cách của hắn thành thật còn có chút yếu đuối, vì vậy mới bị La Văn Thuật cưỡi lên đầu tác oai tác phúc.

Lúc này hắn chợt biến thành một đầu dã thú tùy thời đều muốn xé xác người khác, vì vậy hắn mới có thể hoàn toàn không chút kiêng nể phát huy ra toàn bộ thực lực của chính mình.Hai mươi mấy người bản địa thoáng chốc chết trong tay Lý Thế Dân, nguyên đám người nhất thời lâm vào trong hỗn loạn, trúng tên tử thương vô số.Lý Thế Dân bắn chết hai mươi mấy người bản địa từ sau lưng móc ra những vật dẫn lửa ném vào trong những gian phòng làm bằng gỗ dễ cháy.Ở trong cuối thời, đại bộ phận địa phương đã khôi phục thói quen sử dụng củi lửa thiêu đốt, vì thế vật dẫn lửa vừa rơi lên phòng liền bốc cao, ngọn lửa dâng lên ngùn ngụt.Lý Thế Dân châm lửa ở thật nhiều địa phương, thân hình chớp động đã biến mất trong khói lửa.

Lan Sơn thị là hang ổ của Ngô Nham Hồng, ở trong này cao thủ nhiều như mây, cường giả như mưa.

Hắn cũng không nghĩ chỉ một mình đối kháng toàn bộ cao thủ Lan Sơn thị.

Nhưng nơi này thật lớn, nếu hắn muốn tìm một chỗ ẩn thân cũng không thành vấn đề.Ở bên trong Lan Sơn thị rất nhanh đã bốc cao ngọn lửa, từng đám cảnh sát không ngừng chuyển động bên trong thành phố.

Cao tầng cũng phái thật nhiều cao thủ truy tìm dấu vết của Lý Thế Dân nhưng không thu hoạch được gì.Đại Lan sơn là một dãy núi non nhỏ, địa hình phức tạp, rừng cây, bụi rậm, đầm lầy, núi non, bên trong thật nhiều biến dị thú.Lúc này tuyết trắng rơi đầy, cả Đại Lan sơn đều nhuộm thành một tầng trắng tuyết.Bên trong núi tuyết, mấy chấm đen nhỏ đang gian nan bước đi, chính là nhóm người Nhạc Trọng.- Thế nào?

Có thể tìm được tung tích của nhóm người Trần Dao hay không?Nhạc Trọng nhìn Minh Giai Giai hỏi.Mũi của ảnh lang cực kỳ linh mẫn, so với chó nghiệp vụ được huấn luyện nghiêm khắc còn mạnh hơn gấp mười mấy lần, đây cũng là chủ lực tìm người của Nhạc Trọng.Minh Giai Giai nhìn qua ảnh lang, nói:- Không được!

Thời gian đã quá lâu, hiện tại trời đang rơi tuyết, mùi vị của họ đã hoàn toàn bị che lấp.

Hơn nữa bọn họ hẳn là thông minh một chút nên đã có thủ đoạn che giấu mùi vị, nếu không hiện tại hẳn là phải chết!Trong Lang Nha doanh của Ngô Nham Hồng cũng có dị sĩ tài ba ùn ùn, cao thủ nhiều như mây.

Nếu dễ dàng tìm được nhóm người Trần Dao, chỉ sợ đã sớm bị Ngô Nham Hồng thủ tiêu.- Xem ra chỉ có thể dùng biện pháp quê mùa nhất!Nhạc Trọng trầm mặc một lát nhìn vào Đại Lan sơn chậm rãi nói.- Trần Dao!

Tôi là Nhạc Trọng, tôi đã tới!Nhạc Trọng lớn tiếng quát.Một cao thủ tên Trần Lạc đứng cạnh Nhạc Trọng liền phát động kỹ năng sóng âm khuếch tán.Sóng âm khuếch tán vốn là kỹ năng 3 cấp thập phần gân gà, có thể đem thanh âm của thi thuật giả hướng chung quanh khuếch tán ra xa.

Cấp bậc cường hóa càng cao thì phạm vi thanh âm khuếch tán càng lớn.

Mặc dù Trần Lạc không cường hóa kỹ năng 3 cấp kia, nhưng vẫn có thể đem thanh âm của Nhạc Trọng khuếch trương ra trong phạm vi năm cây số chung quanh.- Trần Dao!

Tôi là Nhạc Trọng, tôi đã tới!Từng vòng sóng âm được năng lực của Trần Lạc khuếch trương về hướng bên trong Đại Lan sơn tràn đi.Mười mấy phút sau, mặt đất chấn động, hơn mười con hắc lân hung trư hình thể thật lớn từ trong núi rừng vọt ra, chúng nhìn thấy nhóm người Nhạc Trọng chợt phát động xung phong.- Để em đối phó chúng nó!Minh Giai Giai nhìn thấy hơn mười con hắc lân hung trư khổng lồ, trong mắt thoáng hiện dị quang, nhìn Nhạc Trọng nói.Cấp bậc cường hóa của hắc lân hung trư không vượt qua 40 cấp chưa đạt tới trình độ biến dị thú nhị giai, chính là quái vật mà Minh Giai Giai thích liệp sát nhất.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hơn mười con hắc lân hung trư biến dị gật đầu, hắn thật sự không xem những con biến dị thú trình độ này vào trong mắt.Trong mắt Minh Giai Giai thoáng hiện vẻ vui sướng, chỉ về hướng đàn biến dị thú, năm con ảnh lang nhị giai nhanh như tia chớp đánh thẳng về hướng đàn hắc lân hung trư.Tốc độ năm con ảnh lang nhị giai nhanh như quỷ mị, chỉ trong mấy lần hô hấp đã xuất hiện trước người hắc lân hung trư, nhảy lên đầu chúng, hai móng vuốt đâm sâu vào trong lân giáp của chúng, mở miệng cắn xuống khối thịt lớn.Hắc lân hung trư da dày thịt béo, dù bị cắn xuống khối thịt lớn vẫn chưa chết, liều mạng vặn vẹo thân hình muốn hất bay ảnh lang nhưng không được như ý.Năm con ảnh lang nhị giai đem đầu năm con hắc lân hung trư cắn vỡ, khiến chúng hoàn toàn tử vong.Thừa cơ hội này mười một con hắc lân hung trư đã vọt tới cách chỗ Nhạc Trọng còn chưa đầy hai mươi thước.08-11-2014, 09:12 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 608: Gặp lại Trần Dao. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐúng lúc này Bạch Cốt bước ra một bước, từ trong thân thể hắn nháy mắt bắn ra mười đạo gai xương vô cùng bén nhọn, xuyên vào trong đầu đàn thú biến dị, đem óc của chúng xỏ xuyên qua.Con hắc lân hung trư còn sót lại hai mắt đỏ đậm hướng Bạch Cốt vọt tới, linh hồn ma hỏa trong mắt hắn chớp động, huy búa đem đầu của nó chém xuống, máu tươi văng khắp nơi.Mười sáu con hắc lân hung trư tổng cộng tuôn ra hơn ba trăm sinh tồn tệ cùng hai hộp báu màu trắng, Nhạc Trọng mở hộp báu phát hiện bên trong chỉ có hai thanh khai sơn đao.- Bảo vật 2 cấp: Khai Sơn đao!

Vô cùng sắc bén, là dụng cụ trợ giúp đối phó biến dị thú tốt nhất!Ngay khi Nhạc Trọng dự định rời khỏi nơi này đi qua đỉnh núi kế tiếp, đột nhiên từ một bên truyền tới thanh âm vô cùng vui mừng:- Nhạc lão đại, là anh sao?Nhạc Trọng vừa nhìn qua hướng kia, chỉ thấy một người quen xuất hiện trước mắt hắn, chính là Phan Kim Dũng, là một chiến tướng hắn đã lưu lại cho Trần Dao khi rời đi.Nhạc Trọng chứng kiến là Phan Kim Dũng ánh mắt chợt sáng lên:- Là tôi!

Trần Dao đâu?

Dẫn tôi đi gặp nàng!Phan Kim Dũng nhìn Nhạc Trọng nhếch miệng cười nói:- Nhạc lão đại, ngài rốt cục đã trở lại!

Thật tốt quá!

Thánh nữ điện hạ nếu nhìn thấy ngài nhất định sẽ rất cao hứng!- Thánh nữ điện hạ?[CHARGE=20]Nhạc Trọng nghe được tiếng xưng hô trong lòng sản sinh ra cỗ cảm giác kỳ dị.

Cách xưng hô kia có chút giống như thánh nữ gì đó trong tà giáo tam lưu.Theo Phan Kim Dũng dẫn đường, nhóm người Nhạc Trọng quanh quẩn bảy tám vòng trong núi mới đi tới một sơn động do sức người tạo thành.- Nhạc lão đại đã trở lại!Phan Kim Dũng vừa tiến vào sơn động thật lớn kia liền lớn tiếng kêu lên.Chỉ chốc lát từ trong sơn động một tuyệt sắc mỹ nữ hỗn hợp với khí chất oai hùng lẫn kiên cường đi ra.

Ở sau lưng mỹ nữ tuyệt sắc còn đi theo mười nam tử tuổi tác không đồng đều, hiển nhiên là cao tầng của người sống sót trong hang động này.Nhạc Trọng lẳng lặng nhìn tuyệt sắc mỹ nữ kia, trong mắt thoáng hiện vẻ phức tạp lẫn thán khí.

Hoàn cảnh quả nhiên dễ dàng thay đổi khí chất một người.

Lúc trước khi Nhạc Trọng rời đi, Trần Dao chỉ là một cô gái có chút kiên cường nhưng trong lòng còn ẩn chứa một phần khờ dại.

Nhưng hiện tại Trần Dao ở trong mắt hắn tuy rằng dung mạo biến hóa không lớn, nhưng khí chất hoàn toàn bất đồng, chẳng những không còn tia khờ dại đồng thời còn mang theo vẻ uy nghiêm cùng oai hùng, hình thành mị lực vô cùng kỳ dị.Trần Dao nhìn thấy Nhạc Trọng trong lòng cũng đồng dạng vô cùng phức tạp, nam nhân này vì hấp dẫn lực chú ý của bộ đội Ngô Nham Hồng, khi đi chỉ lẻ loi một mình.

Nhưng hiện tại hắn đã đặt xuống cơ nghiệp khổng lồ trong cảnh nội Quảng Tây, dưới trướng có chín mươi vạn con dân, đồng thời còn có một chi quân đội tinh nhuệ vượt qua vạn người.

So sánh với nam nhân trước mắt, nàng ở Thái Lan liên tục thất bại, còn bị dồn tới mức khuyết thiếu vật tư trốn vào núi sâu, làm trong nội tâm nàng tràn ngập phức tạp.Lúc Trần Dao ở thời kỳ toàn thịnh từng nắm trong tay một trấn nhỏ có bốn ngàn người sống sót.

Nàng cho rằng tuy mình còn kém Nhạc Trọng, nhưng đã kéo gần lại khoảng cách giữa hai người.

Nhưng sự thật tàn khốc đã nói cho nàng biết, nàng vẫn kém hắn rất xa, điều này làm trong nội tâm nàng hơi có chút uể oải.Ngay lúc Nhạc Trọng đối diện cùng Trần Dao, một nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi bảy hai mươi tám, bộ dạng thập phần anh tuấn, ăn mặc thật sạch sẽ tràn ngập vẻ địch ý nhìn Nhạc Trọng tiến lên hỏi:- Thánh nữ điện hạ, người kia là ai?Trần Dao nhướng mày nhìn thoáng qua mọi người sau lưng nói:- Lục Chí Tường, đây chính là thủ lĩnh Nhạc Trọng mà tôi thường nói với mọi người!Nhạc Trọng nhìn ra sau lưng Trần Dao, chỉ nhìn thấy Cam Đào, Phan Kim Dũng cùng Phạm Đồng Hiên là ba người quen thuộc.

Những nam nhân khác hắn không có ấn tượng, hiển nhiên những người kia gia nhập vào phe cánh của Trần Dao sau khi hắn rời khỏi.Nhạc Trọng một mình tách ra đi hấp dẫn lực chú ý của bộ đội Ngô Nham Hồng, lưu lại thực lực bộ đội cho Trần Dao cũng không tính là mạnh mẽ.

Trần Dao chỉ là một nữ nhân lại ở nơi tha hương có thể đi tới bước hôm nay đã thập phần không dễ dàng.Lục Chí Tường nhìn mọi người chung quanh lớn tiếng nói:- Thánh nữ điện hạ, cơ nghiệp này là do chúng ta đánh xuống.

Hắn là người ngoài không hề có cống hiến gì, dựa vào cái gì mới tới thì có thể lấy đi hết thảy.

Tôi không phục, các huynh đệ cũng không phục!

Mọi người nói có phải hay không?- Tôi không phục!- Tôi cũng không phục!- …Trong cuộc chiến đấu liên tục cùng Ngô Nham Hồng, lực lượng trong tay Trần Dao không ngừng tiêu hao, không bổ sung được thế lực nào khác gia nhập.

Những người kia gia nhập dưới trướng Trần Dao sau này, tự nhiên đối với việc Nhạc Trọng mới tới đã nghĩ trích quả đào sinh lòng bất mãn.Đúng lúc này Cam Đao dùng con mắt còn sót lại trừn mắt nhìn nhóm cao tầng ồn ào quát lớn:- Toàn bộ câm miệng cho lão tử!Cam Đào vẫn nhìn mọi người lạnh lùng nói:- Lúc trước thủ lĩnh là vì hấp dẫn lực chú ý của Ngô Nham Hồng để chúng ta đạt được cơ hội thở gấp mới một mình rời đi.

Hắn có đại ân đối với chúng ta!

Tôi kiên quyết ủng hộ thủ lĩnh!

Nếu ai không phục thì muốn đối lập với Cam Đào này!Trong tay Cam Đào nắm giữ một chi lực lượng võ trang cực mạnh dưới trướng Trần Dao, tổng cộng dưới tay hắn cùng Phan Kim Dũng có được bảy mươi cường hóa giả.

Cường hóa giả đều là tinh anh cấp bậc trên 20 cấp, bởi vậy trọng lượng của hắn cùng Phan Kim Dũng trong thế lực của Trần Dao rất nặng.Trong mắt Lục Chí Tường chớp động dị quang lớn tiếng quát:- Cam Đào!

Người khác sợ anh nhưng tôi không sợ!

Cho dù trước kia Nhạc Trọng có đại ân với các người!

Nhưng cơ nghiệp sau đó là do các huynh đệ đi theo thánh nữ điện hạ tân tân khổ khổ đánh xuống.

Các anh lại muốn đem cơ nghiệp do chúng ta đánh xuống đi tặng người, Lục Chí Tường này không phục, các huynh đệ cũng không phục!Lục Chí Tường là thế lực thứ hai dưới trướng Trần Dao, hắn bị mị lực của nàng hấp dẫn, cam tâm tình nguyện mang theo bộ đội đầu phục nàng.

Trong tim của hắn nàng là thánh nữ của riêng hắn, hơn nữa nếu cưới Trần Dao toàn bộ thế lực đều nằm trong tay hắn.

Bởi vì nguyên nhân này hắn mới hao hết tâm tư lấy lòng Trần Dao, cam tâm tình nguyện anh dũng giết địch cho nàng.- Tôi không phục!- Chúng tôi không phục!- …Theo Lục Chí Tường suất lĩnh, những đầu mục khác đều sôi nổi hưởng ứng.

Vua nào triều thần nấy, bọn hắn không muốn cho Nhạc Trọng gia nhập, đánh vỡ thế cục thế lực hiện tại.Trần Dao nhìn mọi người đi ra phản đối Nhạc Trọng tiếp nhận chức vụ thủ lĩnh, mắt phượng không khỏi híp lại, trừng mắt nhìn Lục Chí Tường lạnh giọng nói:- Lục Chí Tường, chẳng lẽ anh muốn làm trái mệnh lệnh của tôi sao?Lục Chí Tường nhìn Trần Dao, trong mắt chớp động tình ý lẫn thần sắc bất khuất nói:- Thánh nữ điện hạ!

Cô ra lệnh bất cứ điều gì tôi cũng nguyện ý nghe theo.

Nhưng mệnh lệnh này tôi không thể phục tùng, bởi vì đây là ý chí của mọi người!

Thiên Hoa hội cũng không đơn giản là Thiên Hoa hội của một mình cô!08-11-2014, 09:12 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 609: Muối ăn!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTừng cao tầng Thiên Hoa hội đi tới sau lưng Lục Chí Tường hình thành một cỗ lực lượng cường đại nhìn chăm chú vào mấy người Trần Dao.Trần Dao nhìn bọn họ, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, nàng làm sao cũng không nghĩ tới Thiên Hoa hội do nàng cùng Nhạc Trọng sáng lập thế nhưng đã không còn nằm trong tay của nàng.- Các người muốn phản loạn sao?Nhạc Trọng nhìn Lục Chí Tường, bước tới một bước, thanh âm trở nên vô cùng băng sương.Lục Chí Tường khinh miệt liếc mắt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Lăn đi ra!

Nhạc Trọng, nơi này không chào đón anh!

Thiên Hoa hội do chúng tôi một tay sáng tạo, ai cũng không được đoạt từ trong tay chúng tôi!

Cho dù là anh cũng không được!- Tôi đã biết!

Nếu như vậy chỉ phải mời các người cùng nhau đi chết đi!Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương, tay phải vừa lật gai độc liền xuất hiện trong tay hắn, lập tức huyễn hóa thành sáu đạo tàn ảnh.Phanh!

Phanh!Trong chớp mắt sáu tiếng nổ vang, đầu của Lục Chí Tường cùng năm cán bộ Thiên Hoa hội đứng bên cạnh hắn liền trực tiếp nổ tung, dịch óc bắn tung tóe đầy đất.Bạch Cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng trong chớp mắt phát động công kích, mười đạo gai xương bén nhọn nổ bắn ra, trực tiếp xỏ xuyên đầu mười cán bộ Thiên Hoa hội đem bọn họ đinh lên trên vách núi.[CHARGE=20]Minh Giai Giai trong nháy mắt phát động dị năng, năm con ảnh lang nhị giai nháy mắt nhảy ra cắn đứt cổ họng ba gã cán bộ Thiên Hoa hội còn lại.Chỉ chưa đầy mười giây thời gian ngắn ngủi, nhóm người Lục Chí Tường bị Nhạc Trọng giết sạch không còn, mùi máu tươi phiêu đãng khắp chung quanh.Thấy một màn như vậy, Cam Đào, Phan Kim Dũng, Phạm Đồng Hiên sắc mặt đại biến, ánh mắt nhìn Nhạc Trọng tràn ngập sợ hãi.Trần Dao đứng bên cạnh Nhạc Trọng ngây người nhìn thi thể nhóm người Lục Chí Tường thật lâu mới hồi phục lại, trong mắt thoáng hiện nét phẫn nộ nhìn Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, anh không thấy làm như vậy là hơi quá đáng sao?

Bọn họ là bộ hạ của tôi, sao anh có thể đem bọn họ toàn bộ giết chết…Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trần Dao nhướng mày chậm rãi nói:- Tôi đã từng nói với cô, vô luận là ai, chỉ cần là địch nhân của tôi thì tôi sẽ không hạ thủ lưu tình.

Nếu bọn hắn muốn phản loạn, phải biết gánh vác trách nhiệm khi làm phản.

Trần Dao, cô vẫn cứ khờ dại như vậy.

Chính vì sự ngây thơ của cô, bọn hắn mới dám liên hợp áp bách cô.

Hiện tại cô còn không nhìn ra sao?

Trong Thiên Hoa hội người có thể chân chính làm chủ không phải là Trần Dao, mà là Lục Chí Tường!Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, sắc mặt Trần Dao biến thành trắng bệch, nàng cắn chặt răng nhìn Nhạc Trọng với vẻ vô cùng phức tạp.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Cam Đào trực tiếp ra lệnh:- Cam Đào!

Đem thi thể bọn hắn kéo xuống chôn đi!Trong lòng Cam Đào rùng mình cung kính đáp:- Dạ, Nhạc lão đại!Cam Đào có thể cảm giác được Nhạc Trọng hiện tại còn cường đại gấp mấy lần ngày trước, cho dù hắn đã là tiến hóa giả 43 cấp nhưng vẫn cảm giác không qua được năm chiêu trong tay Nhạc Trọng.

Hơn nữa Nhạc Trọng lòng dạ độc ác, đối đãi với kẻ hắn đã nhận định là địch nhân không chút lưu tình khiến trong lòng hắn tràn ngập sợ hãi.

Hắn tuyệt đối không muốn trở thành địch nhân của Nhạc Trọng.- Chí Tường!

Làm sao cháu lại chết!

Là ai làm?

Là ai giết Chí Tường!Đúng lúc này một đội ngũ ước chừng ba mươi người vừa đi tới trước cửa sơn động, người cầm đầu là một nam tử trung niên vừa nhìn thấy thi thể Lục Chí Tường sắc mặt đại biến, lớn tiếng kêu khóc tràn ngập phẫn nộ quát.Tên nam tử trung niên chính là chú của Lục Chí Tường tên Lục Hùng, là một thành viên của Lục thị, thống lĩnh ba mươi cao thủ của Lục gia.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lục Hùng lạnh lùng đáp:- Là tôi giết hắn!Lục Hùng nhìn Nhạc Trọng tràn ngập cừu hận hỏi:- Vì sao anh giết hắn?Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Bởi vì hắn phát động phiến loạn!

Ý đồ ngăn cản tôi tiếp quản thế lực Thiên Hoa hội!Trong mắt Lục Hùng thoáng hiện hàn quang, nhìn Nhạc Trọng trực tiếp hạ lệnh:- Tốt!

Tốt!

Tốt!

Tao muốn mày chôn cùng nó!

Lên cho tao!

Giết hắn!Lục Hùng vừa hạ lệnh một đạo gai xương bén nhọn từ một bên nổ bắn ra, trực tiếp xỏ xuyên đầu của hắn, đem hắn đinh lên trên vách núi.Nhìn thấy chủ nhân của mình bị xỏ xuyên đinh trên vách, ba mươi cao thủ Lục gia nhất thời sửng sốt, trong lòng phát lạnh.Nhạc Trọng nhìn ba mươi cao thủ Lục gia lạnh lùng nói:- Tôi là Nhạc Trọng, là người đứng đầu Thiên Hoa hội, hiện tại nếu đầu hàng tôi sẽ không tính chuyện xưa!

Nếu phản kháng, cũng đừng trách tôi hạ thủ vô tình!Một nữ tính cao thủ cầm chủy thủ trong tay trong mắt chớp động hàn quang lớn tiếng kêu lên:- Đừng nghe hắn!

Hắn giết Lục Hùng đại nhân, chúng ta báo thù cho Lục Hùng đại nhân!Phanh!Nữ nhân kia vừa kêu xong Nhạc Trọng đã bắn một phát, trực tiếp phát nổ đầu nữ nhân kia.

Với tốc độ hiện tại của Nhạc Trọng, có thể trong một giây thời gian liên tục bắn sáu phát, thật dễ dàng nắm bắt được quỹ tích di động của tiến hóa giả mẫn tiệp hệ.Nữ nhân kia bị hắn bạo đầu xử lý, những cao thủ khác liền lâm vào trong do dự.Đúng lúc này Trần Dao đi tới bên cạnh Nhạc Trọng lớn tiếng quát:- Tôi là Trần Dao, vị này là Nhạc Trọng!

Đây là người sáng lập kiêm thủ lĩnh Thiên Hoa hội chúng ta, các anh còn không bỏ vũ khí xuống, chẳng lẽ muốn làm phản sao?Những cao thủ còn sót lại tuy rằng không biết Nhạc Trọng, nhưng nhận thức Trần Dao.

Lúc này họ bỏ xuống vũ khí xoay người hành lễ với hai người.Nhạc Trọng mỉm cười khích lệ nói:- Làm được không tệ!

Xem ra thánh nữ như cô thật sự có uy vọng!Gương mặt Trần Dao không chút thay đổi nhìn chằm chằm Nhạc Trọng trực tiếp ép hỏi:- Quá khen!

Nhạc Trọng, nếu tôi không ngăn cản, anh tính toán xử lý bọn họ như thế nào?Nhạc Trọng thản nhiên đáp:- Tôi chưa bao giờ có thói quen hạ thủ lưu tình đối với địch nhân!Trần Dao liếc mắt nhìn hắn, trong lòng cười khổ, nam nhân trước mắt vẫn luôn bá đạo như vậy.

Nếu như nàng không ra mặt, những cao thủ không muốn đầu hàng hắn chỉ sợ đã bị hắn trực tiếp giết chết.Nhạc Trọng bước vào trong hang động, một đường tiếp quản toàn bộ quyền chỉ huy Thiên Hoa hội.Những kẻ ngăn trở đã bị hắn xử lý, kế tiếp do Trần Dao, Cam Đào, Phan Kim Dũng cùng Phạm Đồng Hiên phối hợp, quyền chỉ huy đã bị hắn dễ dàng lấy vào trong tay.Trần Dao cầm một phần văn kiện đi vào trước mặt Nhạc Trọng vẻ mặt lo lắng hội báo:- Hiện tại nhân số người sống sót chỉ còn là sáu trăm ba mươi hai người, người Hoa năm trăm sáu mươi hai, người Thái hai mươi, người ngoại quốc năm mươi.

Súng ống chỉ còn lại ba trăm khẩu súng trường, hai vạn viên đạn.

Lương thực tồn kho chỉ đủ ăn sáu ngày.

May mắn anh săn được hơn mười hắc lân hung trư biến dị, có được số thịt này chúng ta còn có thể kiên trì một lát.

Nhưng hiện tại chúng ta đang thiếu muối ăn, muối ăn tồn kho đã hết, không có muối thân thể mọi người sẽ không chịu được!Đừng khinh thường muối ăn, bởi vì đây là thành phần mà thân thể không thể thiếu.

Một khi cơ thể người không có đủ lượng bổ sung sẽ biến thành suy yếu.08-11-2014, 09:12 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 610: Thái quân hung tàn.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrần Dao bị buộc trốn vào trong núi sống như dã nhân, nguyên bản muối ăn vốn không có gì đáng chú ý lại biến thành tài nguyên quý giá.

Trần Dao nằm mơ cũng không thể ngờ chế ước sự sinh tồn của bọn họ không phải lương thực mà là muối ăn.

Lúc trước bị Ngô Nham Hồng vây đánh họ chỉ mang theo lương thực mà không ai nghĩ tới muối.- Tôi còn một trăm cân muối ăn, cô cầm đi đi!Nhạc Trọng vung tay trực tiếp đem một túi muối lớn ném trên mặt đất.Trong trữ vật giới chỉ của hắn trang bị vũ khí đạn dược, lương thực, nước, muối ăn vân vân.

Nhưng số lượng trăm cân này xem như đã là số lượng trong tồn kho của hắn.- Thật tốt quá!

Cám ơn!Trần Dao lấy túi muối lớn, trên mặt lộ ra tia mỉm cười ngọt ngào.

Có được túi muối này liền có thể giải quyết vấn đề khó khăn không nhỏ của nàng.Bị người bức vào trong núi đánh du kích không tốt đẹp như nhiều người tưởng tượng, ngược lại thập phần gian nan.

Thiếu thốn đủ loại vật tư, hơn nữa không thể thông qua thủ đoạn mậu dịch mà thu được thật nhiều nhu yếu phẩm trong cuộc sống.Nếu Nhạc Trọng không đến Đại Lan sơn, nhóm người Trần Dao chỉ còn một cách đi công kích cứ điểm của Đại Thái đế quốc cướp lấy vật tư về sử dụng.Nhạc Trọng đem muối ăn giao cho Trần Dao, lòng người bởi vì hành động mạnh mẽ giành quyền của hắn cũng đã chậm rãi ổn định lại.

Dù sao hắn còn có Trần Dao ở một bên ủng hộ.

Tuy rằng địa vị của Trần Dao trong Thiên Hoa hội không bằng Nhạc Trọng ở Quý Trữ thị nhất ngôn cửu đỉnh không người dám làm trái, nhưng đồng dạng vẫn rất có uy vọng, dưới sự phụ trợ của nàng những người khác cũng chậm rãi tiếp nhận Nhạc Trọng làm thủ lĩnh của bọn họ.

Dù sao ở thời thế bây giờ, chỉ cần có thể sống sót cũng đã thật may mắn.Trên thực tế, nếu không phải do Ngô Nham Hồng quá mức cực đoan kỳ thị chủng tộc, chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng những người đi theo bên cạnh Trần Dao ít nhất sẽ bỏ đi hai phần ba nhân số.Sau khi tình huống thoáng ổn định, Nhạc Trọng bắt đầu chỉnh huấn những người còn sống trong Đại Lan sơn.

Toàn bộ chiến sĩ vô luận nam nữ già trẻ đều bị hắn huấn luyện quân sự hóa vô cùng nghiêm khắc.Bên trong khu vực này, Nhạc Trọng rất khó tùy ý trưng tập bộ đội như tại quốc nội.

Cho dù hắn có thể đánh bại được một thế lực bản địa, cũng rất khó ở trong thế lực bản địa chiêu mộ được binh sĩ có thể tín nhiệm.[CHARGE=3]Sở dĩ Trần Dao bị buộc phải rút vào Đại La sơn chính là vì bị người bản địa dưới trướng nhiều lần bán đứng, bại lộ hành tung khiến quân đội của Đại Thái đế quốc truy kích, vì vậy mới thất bại thê thảm như thế.Bốn ngày sau thời tiết nắng ráo, trên bầu trời không có một đám mây, ánh mặt trời chiếu xuống mặt tuyết phản xạ ra ánh sáng chói mắt.Một đội ngũ trang bị hoàn mỹ, võ trang tận răng chừng hai trăm người đang áp giải năm trăm người sống sót khuôn mặt khô héo, có nam có nữ, gầy yếu như chỉ cần có cơn gió thổi qua liền gục xuống, mặc áo mỏng tanh sắc mặt tái nhợt đi vào trong Đại Lan sơn.Trương Mãn Húc cưỡi một con ngựa biến dị lớn tiếng gào lên:- Trần Dao!

Tao biết mày đang ở trong núi!

Tao là Trương Mãn Húc của Đại Thái đế quốc!

Tao muốn gặp mày!

Trong vòng mười phút mày không xuất hiện tao sẽ bắt đầu giết người!

Mỗi cách mười phút tao sẽ giết một người cho tới khi nào mày ra mặt mới thôi!Ở bên người Trương Mãn Húc một gã cường hóa giả cũng biết kỹ năng sóng âm khuếch tán đem thanh âm Trương Mãn Húc khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.Mười phút chỉ thoáng chốc đã qua.Trương Mãn Húc nhìn Đại Lan sơn phủ đầy tuyết không bóng người lạnh lùng cười, vung tay lên.

Một cô bé chừng mười hai mười ba tuổi quần áo phong phanh, hai mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ bị giải tới trước người hắn.Trương Mãn Húc rút súng chỉ lên đầu cô bé, cười hung tàn, bóp cò.Phanh một tiếng súng vang.Trên đầu cô bé kia hiện thêm một lỗ máu, hai mắt chớp động tia sáng khát vọng cuối cùng đối với thế giới, ngã xuống mặt đất.Trương Mãn Húc bắn chết cô bé xong, trên gương mặt anh tuấn thoáng hiện biểu tình vặn vẹo, hưng phấn cười to nói:- Trần Dao!

Bởi vì mày không xuất hiện, hiện tại đã có một con bé vì mày mà chết!

Chẳng lẽ tụi mày yếu đuối như vậy, trơ mắt nhìn hơn năm trăm người Hoa này bởi vì tụi mày mà chết hay sao?Trương Mãn Húc nhìn thấy lời nói của mình cũng không đưa tới kết quả mong muốn, trong mắt thoáng hiện hàn quang kêu lên:- Tụi mày, kêu to lên!Trương Mãn Húc vừa ra lệnh, những chiến sĩ kia lấy roi da quất về nhóm người Hoa kia.- Trần Dao, cứu cứu chúng tôi…- Van cầu cô, Trần Dao!

Cô hiện thân cứu cứu chúng tôi đi…- Ah!

Đau quá…đau quá…- Đừng đánh…đừng đánh nữa…-…Bên trong nhóm người Hoa sống sót truyền ra thanh âm rên rỉ thống khổ, được kỹ năng sóng âm khuếch tán tản ra khắp bốn phương tám hướng.- Súc sinh vô sỉ!Phan Kim Dũng ẩn trên một thân đại thụ nhìn thấy nhóm chiến sĩ kia tàn nhẫn ngược đãi nhóm người sống sót, hai tay hung hăng chộp lên nhánh cây, nghiến răng nghiến lợi thấp giọng rít lên.Phan Kim Dũng chuyên làm công tác điều tra, luôn luôn xuất hiện ngoài tiền tuyến.

Hắn có được kỹ năng biến thân du hiệp tùng lâm, một khi biến thân cho dù đánh không lại địch nhân cũng có thể thong dong rút lui.Lúc trước khi hắn bị bắt cầm tù từng bị ngược đãi tàn nhẫn, vì vậy hiện tại nhìn thấy người sống sót bị tra tấn, lửa giận trong lòng hắn chợt thiêu đốt lên.Phan Kim Dũng cắn chặt răng vọt trở vào trong núi.Trần Dao nghe Phan Kim Dũng hội báo nhất thời vẻ mặt biến sắc hung hăng vỗ một chưởng lên bàn:- Súc sinh!Tuy rằng Trần Dao đã mất đi thật nhiều vẻ ngây ngô trưởng thành một người lãnh đạo, nhưng lòng của nàng vẫn vô cùng thiện lương, vừa nghe tin tức người sống sót ở bên ngoài bị Trương Mãn Húc ngược đãi bắn chết, trong lòng nàng liền dấy lên rào rạt lửa giận.Một gã cường hóa giả thân hình lớn như con gấu tráng kiện vạm vỡ mở trừng hai mắt lớn tiếng giận dữ hét:- Mẹ nó!

Đám súc sinh kia!

Thánh nữ điện hạ, chúng ta đi ra ngoài liều mạng với bọn hắn!Cam Đào nhướng mày lớn tiếng quát:- Hứa Túc, im lặng!

Nghe Nhạc lão đại!Hứa Túc yên tĩnh trở lại nhưng vẫn hung hăng trợn mắt nhìn Nhạc Trọng.

Hắn không hề có chút hảo cảm với vị Nhạc lão đại đột nhiên xuất hiện kia.

Theo hắn xem ra Thiên Hoa hội phải do Cam Đào cùng Trần Dao cùng nhau lãnh đạo.Hứa Túc là một người sống sót được Cam Đào thu lưu giúp đỡ.

Hắn cũng là một trong ba tiến hóa giả của Thiên Hoa hội.

Hắn chỉ phục Cam Đào từng cứu hắn hơn nữa trợ giúp hắn trở nên mạnh mẽ.

Trần Dao từ đầu luôn thống lĩnh Thiên Hoa hội, hơn nữa từng làm ra thật nhiều cống hiến cho tiểu tập thể này, bởi vậy hắn cũng miễn cưỡng nghe theo Trần Dao chỉ huy.Cam Đào vừa nói, mọi người đều đưa mắt nhìn Nhạc Trọng, muốn xem vị thủ lĩnh kia làm sao xử lý chuyện này.

Ngoại trừ Cam Đào, Phan Kim Dũng, Phạm Đồng Hiên từng được Nhạc Trọng cứu qua, những người khác cũng không thích thủ đoạn của Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng chớp động hàn quang, ra lệnh:- Tập hợp bộ đội!08-11-2014, 09:13 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 611: Thái quân tứ kiệt! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnPhanh!Nương theo sau một tiếng súng vang, một nam tử bị trúng đạn ngã gục trên mặt tuyết.Trương Mãn Húc nhìn gã nam tử bị bạo đầu, trong mắt hiện lên vẻ hưng phấn nói:- Đúng là nhát gan sợ chết!

Đám người tụi mày là phế vật sợ chết!

Ngay cả ra gặp mặt tao cũng không dám!- Kéo hắn qua đây!Trương Mãn Húc nhìn đám người trực tiếp chỉ vào một người khác ra lệnh.Một gã chiến sĩ lôi kéo người kia tới trước người Trương Mãn Húc.Trương Mãn Húc tàn nhẫn cười, chậm rãi giơ súng chỉ vào đầu người kia:- Có trách thì mày đi trách thực vật ma nữ Trần Dao đi thôi!

Bởi vì cô ta không xuất hiện, cho nên mày nhất định phải chết!- Chậm đã!Đúng lúc này Trần Dao từ trong rừng cây xuất hiện trầm giọng quát.Trương Mãn Húc nhìn thấy Trần Dao đi ra, trong mắt thoáng hiện vẻ hưng phấn:- Mày chính là thực vật ma nữ Trần Dao?

Thật sự là xinh đẹp!Trần Dao đứng xa xa nhìn Trương Mãn Húc, trong mắt hiện vẻ phẫn nộ, gằn từng tiếng:- Tao chính là Trần Dao, tao đã dựa theo yêu cầu của tụi mày hiện thân, thả họ ra!Ngay lúc Trương Mãn Húc cảm thấy đắc chí hài lòng cười, đột nhiên một cảm giác rét lạnh nhảy lên trong đầu hắn, hắn cũng là cường giả thân kinh bách chiến, vừa cảm giác được hàn ý lạnh thấu xương ngay lập tức liền phát động kỹ năng, nhanh như mũi tên rời cung lăn xuống ngựa.Phanh một tiếng súng vang, viên đạn thư kích 14.5mm bắn trúng vai trái của Trương Mãn Húc, trực tiếp oanh bay hắn văng ra hơn mười thước xa, xương vai trái vỡ nát.

Nếu không phải hắn phản ứng đúng lúc, một phát súng kia đã trực tiếp đem đầu của hắn oanh bạo.[CHARGE=20]Trên một cây đại thụ, Nhạc Trọng buông súng ngắm ưng hình thầm nghĩ trong lòng:- Quả nhiên có chút bổn sự!

Xem ra trong đám người này cũng không thiếu cường giả đáng sợ!Kỹ thuật bắn tỉa của Nhạc Trọng trải qua liên tục khổ luyện không kém gì tay súng bắn tỉa đứng đầu.

Một phát súng của hắn đủ sức oanh giết thật nhiều cường giả trên 40 cấp, nhưng lại bị Trương Mãn Húc tránh thoát, hắn liền hiểu được người kia cũng là một cường giả có chiến lực đáng sợ.Ngay lúc Nhạc Trọng vừa bắn một phát súng, năm con ảnh lang đột nhiên từ trong ảnh tử của năm tên chiến sĩ nhảy ra, một ngụm cắn đứt cổ họng của năm tên chiến sĩ.Nương theo sau ba tiếng súng vang, đầu ba gã chiến sĩ lập tức hiện lên lỗ máu, lập tức ngã trên mặt đất.Dưới trướng Trần Dao cũng có được thần xạ thủ, nhưng số lượng không nhiều lắm, chỉ có ba gã thư kích xuất sắc.

Những người còn lại cũng không khả năng bắn được bạo đầu ở cự ly xa.Đồng thời từ trong rừng cũng liên tục truyền ra từng tiếng súng vang, vô số viên đạn hướng đám chiến sĩ Đại Thái vọt tới.Đúng lúc này một trong tứ kiệt Nguyên Hòa nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải chợt lóe quang mang, một cỗ tinh thần lực hộ tráo trong suốt thật lớn nháy mắt xuất hiện, che chắn trước người đám chiến sĩ.

Vô số viên đạn bắn trúng niệm lực bích chướng liền bị đánh bay trở ra.Đám chiến sĩ Đại Thái lập tức chạy vào trong rừng cây.Trương Mãn Húc cũng đã phòng ngừa sẽ bị người phục kích bắn tỉa, bởi vậy khi lựa chọn vị trí dừng lại là có thể nhanh chóng tìm được địa phương ẩn núp.Nhạc Trọng nhìn niệm lực bích chướng cản trở của Nguyên Hòa, tay phải chớp động ma viêm, một thanh ma viêm trường mâu xuất hiện trong tay hắn.

Hắn dùng lực ném trường mâu, ma viêm cắt qua hư không hướng chỗ Nguyên Hòa bay nhanh như tia chớp.Ma viêm trường mâu ẩn chứa lực thiêu đốt đáng sợ oanh thẳng lên niệm lực bích chướng, lập tức nổ tung.

Lực nổ mạnh kinh khủng đem bích chướng chấn đến dập nát, Nguyên Hòa cũng bị lực phản chấn thật lớn chấn đến phun ra ngụm máu tươi.Phanh!Nguyên Hòa vừa phun ra ngụm máu tươi, viên đạn thư kích trực tiếp oanh thẳng lên giữa trán của hắn bắn ra một lỗ máu cực lớn.- Nguyên Hòa!Trương Mãn Húc lăn vào trong rừng cây, hắn chứng kiến Nguyên Hòa bị một phát súng nổ đầu nhất thời phát ra tiếng gầm rú bi phẫn.Tứ kiệt Đại Thái đế quốc là bốn người trẻ tuổi xuất sắc nhất dưới trướng Ngô Nham Hồng, bọn hắn đã thề vì phục hưng đế quốc mà cống hiến toàn bộ lực lượng, là bạn bè tốt nhất.

Lúc này nhìn thấy Nguyên Hòa chết trận, trong lòng Trương Mãn Húc bị lửa giận vô tận bao phủ.Hai mắt Trương Mãn Húc tràn ngập bi phẫn lớn tiếng ra lệnh:- Hoa Hạ cẩu chết tiệt!

Tụi mày phải trả giá thật nhiều vì hành vi của mình!

Giết Hoa Hạ cẩu cho tao!Theo mệnh lệnh của Trương Mãn Húc, những chiến sĩ Đại Thái đưa họng súng nhắm ngay nhóm người sống sót tay không tấc sắt bóp cò.Đát đát đát…Theo một trận tiếng súng dày đặc, vô số viên đạn kim loại rơi lên trên nhóm người sống sót, máu tươi vẩy ra, thật nhiều người ngã xuống trong vũng máu phát ra tiếng gào thét thống khổ.Còn có thật nhiều người sống sót muốn bỏ chạy đều bị đám chiến sĩ bắn ngã trên mặt đất, đem vùng tuyết trắng nhiễm thành màu đỏ tươi.Trương Mãn Húc nhìn thấy đám người sống sót ngã trên mặt đất, trong mắt thoáng hiện vẻ điên cuồng lớn tiếng cười nói:- Ha ha!

Ha ha!

Tụi mày đều phải chết!

Tụi mày theo Nguyên Hòa chôn cùng đi thôi!Những chiến sĩ Thiên Hoa hội tránh trong rừng nhìn thấy cảnh tượng kia hai mắt chớp động quang mang vô cùng phẫn nộ:- Súc sinh!

Đám súc sinh chết tiệt!Nhạc Trọng nhìn thấy những người sống sót ngã trong vũng máu, trong mắt chợt lóe hàn quang, Bạch Cốt như viên đạn pháo phóng thẳng về hướng đám người Trương Mãn Húc.Lấy sức của chiến sĩ Thiên Hoa hội đối chiến cùng chiến sĩ Đại Thái đế quốc bị rơi và hạ phong tuyệt đối, cao thủ bắn tỉa đi cùng Trương Mãn Húc có hơn mười người, trong cuộc đấu súng không ngừng có chiến sĩ Thiên Hoa hội bị bạo đầu xử lý.Bạch Cốt từ trong rừng vọt ra liền hấp dẫn vô số hỏa lực, thân hình hắn chớp động vừa né tránh những viên đạn vừa hướng đám chiến sĩ Đại Thái phóng đi.Bạch Cốt vừa lao ra ngoài, Nhạc Trọng cũng phát động kỹ năng ảnh bộ từ một phương hướng khác hướng đám chiến sĩ Thái quân vọt tới.Bởi vì có rừng cây che chắn, muốn bắn chết người thật quá khó khăn.

Trực tiếp cận chiến còn giết người được nhanh hơn, bởi vậy Nhạc Trọng không chút do dự vọt về phe cánh của địch quân.- Rốt cục đã tới sao?

Thật nhanh!

Dưới trướng Trần Dao không ngờ còn có cao thủ như vậy?Trương Mãn Húc nhìn thấy Bạch Cốt xông về bên này, trong mắt thoáng hiện nét ngưng trọng.

Trong tin tức của hắn dưới trướng Trần Dao cũng không có cao thủ trình độ như thế.Thân hình Bạch Cốt chớp động, chỉ trong vòng bảy giây ngắn ngủi đã xông vào đám chiến sĩ Đại Thái, thân thể trực tiếp bắn ra bảy đạo gai xương bén nhọn trực tiếp đinh lên đầu bảy tên chiến sĩ, đem bảy người bắn chết tại chỗ.Phanh!Ngay khi Bạch Cốt mới bắn chết bảy tên chiến sĩ Thái quân, một viên thư kích đạn bắn lên vai trái Bạch Cốt, trực tiếp oanh bay hắn ra xa sáu bảy thước.Trương Mãn Húc nhìn Bạch Cốt bị một phát súng oanh bay cười lạnh nói:- Hừ!

Ngu xuẩn!

Cho rằng mình có chút năng lực thì có thể ngăn cản một chi bộ đội tinh nhuệ sao?

Thật sự là ngu xuẩn!Viên đạn thư kích có thể xuyên thấu xe thiết giáp, oanh lên cơ thể người dù có bì giáp hộ thân nhưng cự lực kinh khủng sẽ xuyên thấu qua bì giáp biến dị đem người oanh thành trọng thương, thân thể cường độ yếu một chút thậm chí sẽ lập tức tử vong.08-11-2014, 09:13 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 612: Thái quân tứ kiệt! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrương Mãn Húc là tiến hóa giả song thuộc tính, thuộc tính tiến hóa là nhanh nhẹn cùng cường độ, vì vậy hắn mới có khả năng sống sót dưới súng ngắm ưng hình của Nhạc Trọng.

Nếu hắn không phải cường hóa giả cường độ hệ, một phát vừa rồi của Nhạc Trọng có thể đem vai phải của hắn bắn hoàn toàn dập nát.Ngay khi mọi người đều cho rằng Bạch Cốt chết chắc thì hắn đột nhiên nhảy dựng khỏi mặt đất, vai trái hiện ra một lỗ thủng nhỏ.

Vô số xương cốt kéo dài, lỗ thủng nhỏ kia chỉ thoáng chốc liền biến mất không thấy gì nữa.Bổ sung lại lỗ thủng, thân hình Bạch Cốt chợt lóe trực tiếp đột nhập vào trong đội ngũ Thái quân, trong tay nổ bắn gai xương bén nhọn liền đem ba gã chiến sĩ lập tức xử lý.- Quá mạnh mẽ!Chứng kiến một màn kia, toàn bộ chiến sĩ Thiên Hoa hội đều rùng mình, đây là lần đầu tiên bọn hắn chứng kiến kẻ biến thái như vậy, ngay cả súng ngắm bắn trúng cũng không thể giết chết.- Thật là đáng sợ!

Làm sao có loại quái vật này!Đám chiến sĩ Đại Thái nhìn thấy Bạch Cốt chẳng khác gì ma quỷ trong lòng hiện lên kinh hãi, sĩ khí chợt rơi xuống.Ở một bên, Nhạc Trọng trực tiếp xông vào trong đội ngũ Thái quân, trong tay cầm Hắc Nha đao thật lớn mỗi đao vung lên lập tức chém một gã chiến sĩ thành hai đoạn, tay trái hắn cầm súng tự động 05 thức loại nhỏ không ngừng bắn qua, hai gã chiến sĩ khác liền bị hắn bạo đầu xử lý.Dễ dàng xử lý xong ba gã chiến sĩ, Nhạc Trọng vừa bước ra một bước sắc mặt chợt đại biến, thân thể ngã mạnh về phía sau.Oanh!

Oanh!Nhạc Trọng vừa lui về phía sau, vị trí hắn mới đặt chân truyền ra tiếng nổ mạnh thật lớn, vô số bi thép hướng bốn phương tám hướng bắn ra tung tóe.Đó là do đám chiến sĩ đã bố trí một nhóm cạm bẫy địa lôi, Nhạc Trọng tiến tới quá nhanh nên không cẩn thận đạp lên nhóm địa lôi kia.Đám chiến sĩ Đại Thái luôn hoạt động trong rừng rậm nên cực kỳ giảo hoạt cùng dũng mãnh, biết rõ làm sao lợi dụng địa hình bố trí đủ loại cạm bẫy.Bụi mù nổ mạnh tán đi thật nhanh, một linh chung thanh đồng xuất hiện trên đầu Nhạc Trọng, từng vòng hộ tráo màu xanh bao phủ quanh thân hắn, hoàn toàn ngăn cản được toàn bộ thương tổn.Nhìn thấy Nhạc Trọng vẫn hoàn hảo không chút hao tổn gì, những chiến sĩ Đại Thái khác liền quay súng bắn phá tới.Vô luận là dạng phòng ngự thế nào, đều sẽ có giới hạn cao nhất, chỉ cần đánh bại giới hạn này, là có thể phá hủy được phòng hộ tráo kia.[CHARGE=3]Nhạc Trọng nhìn vào khu rừng che giấu hai trăm chiến sĩ Đại Thái, trong mắt thoáng hiện hàn quang, duỗi ra tay phải, phát động kỹ năng ma viêm, trong chớp mắt một đoàn hỏa diễm phong bạo từ trong tay hắn bắn ra, rơi vào trong khu rừng kia.Bị ma viêm thiêu hủy, tuyết đọng trong rừng cây lập tức hòa tan, từng gốc đại thụ bị ma viêm rơi trúng bắt đầu thiêu đốt lên.Thân hình Nhạc Trọng không ngừng chớp động, trong tay bắn ra từng đoàn hỏa diễm phong bạo trực tiếp đánh trúng gốc đại thụ không ngừng châm lửa.Bên trong ngọn lửa, những viên địa lôi bị chôn giấu cũng bị nổ tung, vô số bi thép văng khắp nơi, nổ chết lẫn tạc thương mười mấy người.Kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng đã lên tới cường hóa +4, hơn nữa tinh thần lực của hắn cực cao, phóng thích ra ma viêm uy lực cực kỳ đáng sợ, vì thế mới dễ dàng châm lửa những gốc cây mà băng tuyết bao phủ.- Đáng chết!

Sao lại cháy!

Người ngã xuống đất kia là ai, không ngờ có được uy lực ngọn lửa đáng sợ như vậy!

Không thể tiếp tục như thế!Trương Mãn Húc nhìn Nhạc Trọng đang không ngừng đốt rừng, trong mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi, cầm một thanh bảo vật tứ cấp Phá Huyết Mâu phát động ra kỹ năng, nhanh như một cơn lốc hướng chỗ Nhạc Trọng vọt tới.Trương Mãn Húc phát động tốc độ áp đảo cả Bạch Tiểu Thắng, chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi đã vọt tới trước mặt Nhạc Trọng, hung hung vung mâu hướng ngay tim hắn đâm tới.Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, dùng sức bổ lên trên Phá Huyết Mâu.Một cỗ cự lực đáng sợ từ trong huyết mâu truyền đến, cứng rắn chấn bay Nhạc Trọng ra xa ba bốn thước.Trương Mãn Húc cũng không lưu cho Nhạc Trọng bất kỳ cơ hội nào, tiến lên một bước dài, Phá Huyết Mâu huyễn hóa ra mâu ảnh trùng điệp đánh vào điểm yếu hại trên người hắn.Nhạc Trọng không chút yếu thế, Hắc Nha đao trong tay chắn đỡ, không ngừng đem Phá Huyết Mâu che chắn bên ngoài.Trong mắt Trương Mãn Húc chớp động hung quang, đột nhiên trong tay phải chợt lóe hào quang, một đạo băng trùy bén nhọn oanh thẳng lên đùi phải Nhạc Trọng, băng hàn lực khổng lồ bùng nổ, đem đùi phải của Nhạc Trọng đông lạnh cứng đờ.Thừa cơ hội này Trương Mãn Húc cười dữ tợn, cầm Phá Huyết Mâu hung hăng hướng ngay đầu Nhạc Trọng đâm tới:- Đi chết đi!

Hoa Hạ cẩu chết tiệt!Đúng lúc này sắc mặt Nhạc Trọng không thay đổi, tâm niệm vừa động, trong hư không lộ ra một lỗ hổng lớn, một đạo gai xương vô cùng bén nhọn từ trong hư không bắn ra, nhắm ngay đầu Trương Mãn Húc bắn tới.- Đáng chết!Trương Mãn Húc là tiến hóa giả nhanh nhẹn, phản ứng của hắn cực kỳ mẫn tiệp, trường mâu trong tay thu lại lập tức đem gai xương vô cùng bén nhọn đánh bay ra xa.Hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ hướng Trương Mãn Húc phát động khủng cụ thuật, một đạo tinh thần ba động thật khủng bố hướng đầu Trương Mãn Húc oanh tới.Ngay trong nháy mắt tinh thần ba động oanh trúng Trương Mãn Húc, một đạo bạch quang lóe sáng trên người hắn, hắn lạnh lùng cười nói:- Tinh thần trùng kích!

Toàn bộ tinh thần công kích đối với tao đều không hiệu quả!

Hoa Hạ cẩu, hôm nay sẽ là ngày chết của mày!Ngay lúc Trương Mãn Húc cười lạnh nói, một cỗ run rẩy phát ra từ sâu trong nội tâm đột nhiên nhảy lên tim của hắn, khiến cho hắn thật miễn cưỡng lăn tròn ngay tại chỗ.Một cơn lốc bay sượt qua người Trương Mãn Húc, một móng vuốt vô cùng sắc bén trực tiếp xé rách lân giáp biến dị thú tam giai của hắn, đem một khối thịt lớn bên hông hắn cứng rắn xé xuống.Trương Mãn Húc tràn ngập vẻ thống khổ nhìn cơn lốc kia, trong mắt hiện lên vẻ kinh hãi:- Biến dị thú tam giai!

Làm sao có thể?

Còn có người phục tùng được biến dị thú tam giai?Ngay lúc Trương Mãn Húc còn đang vô cùng khiếp sợ, Nhạc Trọng tiến lên một bước dài hung hăng chém thẳng một đao vào đầu hắn.Trong mắt Trương Mãn Húc chợt lóe hàn quan, tinh khí thần tăng lên đỉnh núi, dù thân chịu trọng thương nhưng vẫn một chiêu đẩy ra Hắc Nha đao của Nhạc Trọng.Nhưng phía bên phải Nhạc Trọng lại bắn ra một gai xương bén nhọn lấy tốc độ nhanh như lưu tinh xuyên thủng phòng ngự của Trương Mãn Húc, trực tiếp đâm thẳng vào trong đầu hắn, đem hắn đinh lên một gốc đại thụ.Trương Mãn Húc phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt mở lớn, vẻ mặt không cam, thân thể xụi lơ xuống biến thành một cỗ thi thể.

Tuy rằng hắn có được chiến lực đáng sợ nhưng bị Nhạc Trọng, Bạch Cốt cùng Thiểm Điện vây công cuối cùng vẫn bị giết chết.Với sức chiến đấu của Trương Mãn Húc, cả Thiên Hoa hội không ai là đối thủ.

Cho dù Trần Dao là tiến hóa giả nhưng chỉ cần bị hắn tới gần người sẽ bị một mâu đâm chết.08-11-2014, 09:13 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 613: Diệt sát tứ kiệt!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChính bởi vì hắn có được chiến lực mạnh mẽ như thế mới dám mang theo ba mươi cao thủ Lang Nha doanh cùng hai trăm chiến sĩ tinh nhuệ đi tìm Trần Dao phiền phức, bởi vì với cỗ chiến lực của hắn muốn tiêu diệt nhóm người Trần Dao tuyệt không thành vấn đề.- Mãn Húc!Một trong tứ kiệt còn lại là Linh Lạc nhìn thấy Trương Mãn Húc bị Bạch Cốt đâm chết, phát ra tiếng gầm rú bi phẫn.Ba mươi cao thủ Lang Nha doanh còn lại bổ nhào về hướng Nhạc Trọng, thật nhiều cường hóa giả công kích đường xa phát động kỹ năng oanh thẳng về hướng ba người Nhạc Trọng.Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe, liền thiểm vào bên trong khu rừng cây đang thiêu đốt.Bạch Cốt tránh né kỹ năng uy lực thật lớn, vừa hướng ba mươi cao thủ Lang Nha doanh phóng đi.Thiểm Điện phát động tốc độ siêu âm đáng sợ, thân hình chợt lóe, vô số kỹ năng công kích về phía nó lập tức mất đi mục tiêu.Chỉ một giây sau, Thiểm Điện bổ nhào vào bên trong đội ngũ ba mươi cao thủ Lang Nha doanh kia.[CHARGE=20]Đầu của ba cao thủ lực lượng hệ cầm lang nha bổng trong tay chỉ chớp mắt đã rụng rơi xuống đất, máu tươi văng khắp nơi.Hai gã triệu hoán sư đột nhiên trên ngực hiện ra hai vết trảo cực lớn, kéo dài tới tận thân dưới, vô số nội tạng máu tươi bắn ra tung tóe, không ngừng phát ra tiếng kêu rên vô cùng thống khổ.Bốn gã cường hóa giả ma pháp hệ đang niệm chú ngữ còn chưa chấm dứt thì đầu đã bị trực tiếp đánh bay, máu tươi văng khắp nơi, một nhóm ma pháp trận đều biến mất không thấy gì nữa.Thiểm Điện dùng tốc độ siêu âm hoành hành trong đám người, từng cao thủ Lang Nha doanh còn chưa kịp phản ứng đã lập tức bị miểu sát.

Duy nhất có thể nhìn thấy được tốc độ của Thiểm Điện là bốn gã cường hóa giả nhanh nhẹn, nhưng bọn hắn cũng chỉ nhìn thấy Thiểm Điện di động mà hoàn toàn không ngăn cản được công kích của nó.Từng tên cao thủ Lang Nha doanh không ngừng bị Thiểm Điện giết chết.Ở một bên Bạch Cốt cũng trực tiếp nhào vào trong đám chiến sĩ Đại Thái đại khai sát giới, những nơi hắn đi qua gai xương tung bay, từng tên chiến sĩ liền bị xỏ xuyên qua đầu đinh lên trên thân đại thụ.Bạch Cốt, Nhạc Trọng cùng Thiểm Điện hấp dẫn toàn bộ lực chú ý của chiến sĩ Đại Thái, thừa cơ hội này Cam Đào, Phan Kim Dũng mang theo tinh anh Thiên Hoa hội chém giết đám chiến sĩ Đại Thái kia.Theo mọi người liên thủ, sĩ khí đám chiến sĩ Đại Thái bắt đầu hỏng mất, bỏ chạy tứ tán.

Tuy bọn hắn là quân tinh nhuệ nhưng cũng sợ chết, khi bọn hắn nhìn không thấy thắng lợi, cũng sẽ bỏ trốn.- Đáng chết!

Đáng chết!

Làm sao như vậy!

Đám Hoa Hạ cẩu chết tiệt!Thân hình Linh Lạc chớp động, xen lẫn trong đám tàn binh bỏ chạy, hắn chỉ muốn lập tức chạy khỏi nơi này trở về hội báo cho Ngô Nham Hồng hết thảy.Toàn bộ chiến sĩ Đại Thái không ngừng chạy trốn, không kẻ nào nghĩ sẽ đầu hàng.

Bọn hắn làm ra chuyện tàn nhẫn như vậy với người sống sót, biết rõ đối phương tuyệt sẽ không tha chết cho mình.Hai mắt Cam Đào đỏ đậm lớn tiếng gầm rú:- Giết!

Giết sạch bọn súc sinh kia!- Giết!- Giết!- …Người của Thiên Hoa hội hai mắt đỏ đậm rống lớn đuổi theo, đem tàn quân trực tiếp chém té ngã.Trong tàn quân cũng có kẻ dũng mãnh, nhìn thấy không thể đào thoát liền quay lại muốn liều mạng.

Nhưng chỉ vừa xoay người liền bị một phát súng của Nhạc Trọng oanh trúng, đem những tên kia trực tiếp bạo đầu.- Mình sẽ không chết!

Tuyệt đối sẽ không chết!Trong mắt Linh Lạc chớp động dị quang, cắn răng phát động biến thân du hiệp tùng lâm, liền hướng trong khu rừng nhảy tới.- Phanh!Linh Lạc vừa nhảy lên, Nhạc Trọng đã giơ súng oanh thẳng vào đầu đối phương, đầu của hắn lập tức nổ tung.Cam Đào thổi ra một hơi nhiệt khí, trong mắt nhìn Nhạc Trọng hiện lên vẻ kính sợ hỏi:- Lão đại!

Toàn bộ Thái quân đã bị chúng ta giết chết!

Kế tiếp nên làm gì?Lúc này những thành viên Thiên Hoa hội đi tới bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt nhìn hắn đều hiện lên vẻ kính sợ.

Cuộc chiến vừa rồi do nam nhân này hấp dẫn toàn bộ chủ lực kẻ địch, nhờ vậy bọn họ mới có thể cùng nhau đem địch nhân kích bại.

Hơn nữa nam nhân này còn thu phục được một con biến dị thú tam giai, thật sự làm trong lòng họ vô cùng kính sợ.Nhạc Trọng nhìn thi thể khắp nơi lạnh lùng nói:- Chờ người khác động thủ không phải là phong cách của tôi!

Cam Đào, lập tức tập kết bộ đội, đi theo tôi!Cam Đào hưng phấn đáp:- Dạ, lão đại!La Thôn trấn là một trấn nhỏ cách Lan Sơn thị chừng 30km, bên trong trấn có bốn ngàn người bản địa cùng một doanh bộ đội Đại Thái đế quốc.Sở dĩ La Thôn trấn được Ngô Nham Hồng xem trọng phái một doanh bộ đội đóng ở trong này là bởi vì bên trong trấn có một tài nguyên thập phần trọng yếu – than!

Nơi này có lớn lớn nhỏ nhỏ mười mấy hầm than.

Bên trong cuối thời khuyết thiếu tài nguyên dầu mỏ, than chính là nguồn năng lượng tốt nhất.

Có thể dùng để sưởi ấm, còn dùng để phát điện.

Sở dĩ Lan Sơn thị có đèn đuốc chiếu sáng ban đêm, không thể bỏ qua công lao của mỏ than trong La Thôn trấn.Nhạc Trọng đứng trên một gò cao nhìn La Thôn trấn bên dưới, thản nhiên nói:- Tôi sẽ đánh vào trước, chứng kiến tín hiệu của tôi mọi người tiếp tục đánh vào đi!Thực lực của Thiên Hoa hội quá mức yếu ớt, Nhạc Trọng không muốn thấy bọn họ bị hao tổn, với thực lực hiện tại của hắn chỉ cần dốc sức chưa chắc không thể đánh tan một doanh.- Dạ!Các cao thủ Thiên Hoa hội cung kính đáp.

Bọn họ đã chứng kiến thực lực đáng sợ của người này, cho dù không có bọn họ mấy người Nhạc Trọng cũng đủ sức tiêu diệt hai trăm chiến sĩ mà Trương Mãn Húc mang đến.

Cường giả như vậy có thể trở thành thủ lĩnh của họ chính là may mắn của chính họ.- Đi thôi!Nhạc Trọng nắm tay Minh Giai Giai đi thẳng về hướng La Thôn trấn.- Các người là ai?Ở lối vào La Thôn trấn có tám chiến sĩ Đại Thái bảo hộ, nhìn thấy hai người Nhạc Trọng đến gần hai gã chiến sĩ tiến lên lớn tiếng hỏi.Nhạc Trọng chợt động, trong hư không hiện ra một động lớn, bảy đạo gai xương bén nhọn trong nháy mắt bắn ra, đính lên đầu bảy tên chiến sĩ Đại Thái, đem bảy tên chiến sĩ lập tức giết chết.Bàn tay của hắn vừa lật, Hắc Nha đao thật lớn gác lên cổ tên chiến sĩ cuối cùng lạnh lùng nói:- Đưa tôi đi đến bộ chỉ huy trong La Thôn trấn!- Được!

Tôi đưa anh đi!

Đừng giết tôi!Trong mắt tên chiến sĩ thoáng hiện vẻ sợ hãi liền nói.Minh Giai Giai đứng bên cạnh Nhạc Trọng đảm đương người phiên dịch.- Đi!Nhạc Trọng lạnh lùng nói, bàn tay vừa lật Hắc Nha đao đã biến mất trong tay.Nhưng Bạch Cốt từ trong hư không bước ra đi tới sau lưng tên chiến sĩ, một đạo gai xương bén nhọn chỉ thẳng vào trái tim của hắn.Bị Nhạc Trọng uy hiếp, tên chiến sĩ mang theo ba người đi vào trong trấn.Tên chiến sĩ đi tới trước một quân doanh thì trong mắt thoáng hiện dị quang, đột nhiên lớn tiếng kêu lên:- Có địch nhân, mọi người!

Hoa Hạ cẩu đánh vào!- Hảo hán tử!

Giết hắn!Nhạc Trọng lạnh lùng nói.Bạch Cốt bắn gai xương, trực tiếp xỏ xuyên trái tim của tên kia.Trên mặt tên chiến sĩ hiện lên dáng cười kỳ dị, sau đó ngã trên mặt đất.Vô số chiến sĩ Đại Thái lập tức vây tới bên này.08-11-2014, 09:13 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 614: Điểm hỏa lực hình người!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐám chiến sĩ Thái quân nhìn thấy Nhạc Trọng giết chiến hữu của mình, nổi giận giơ súng phóng tới.Nhạc Trọng vừa động, một con Thanh Giao chi linh dài mấy chục thước trống rỗng xuất hiện, mở miệng rắn khổng lồ hướng đám người phun ra một đoàn khói độc thật lớn.Khói độc màu xanh biếc nhập vào trong đám chiến sĩ Đại Thái, thân thể tám gã chiến sĩ lập tức giống như bị axit đổ lên, da thịt thối rữa, hóa thành từng khối nước mủ rụng rơi trên mặt đất, đồng thời phát ra tiếng gào thét kinh tâm động phách.Vô số viên đạn bắn lên trên thân thể Thanh Giao chi linh, bị bật ngược trở ra.

Viên đạn súng trường bình thường không cách nào tổn thương được biến dị thú nhị giai có lực phòng ngự cực mạnh này.Minh Giai Giai chỉ về hướng đám chiến sĩ, năm con ảnh lang nhị giai xuất quỷ nhập thần không ngừng bổ nhào đánh ngã đám chiến sĩ trên mặt đất, trực tiếp cắn đứt cổ họng.Bạch Cốt xuyên qua mưa đạn trong vòng ba giây đột nhập vào trong đám người, gai xương tung bay, đem đầu từng tên chiến sĩ trực tiếp xuyên thủng.Nhạc Trọng lấy ra máy phóng lựu đạn, một tay cầm súng tự động 05 thức đi theo sau lưng Thanh Giao chi linh tiến vào trong quân doanh.Những chiến sĩ đang vội vàng tập kết vừa mới xuất hiện liền bị khói độc ăn mòn biến thành bãi nước mủ, hoặc bị Bạch Cốt xuyên thủng đầu, căn bản không cách nào ngăn cản được nhóm người Nhạc Trọng công tới.Một tên thư kích thủ đi tới trên lầu cao, lấy ra súng ngắm Bart thức nhắm ngay Nhạc Trọng.

Hắn là một trong mười tay súng bắn tỉa đứng đầu dưới trướng Ngô Nham Hồng, ẩn núp trong bóng tối liệp sát rất nhiều cao thủ tập kích, ngay cả cường giả trên 40 cấp hắn cũng từng ám sát qua.Tay súng bắn tỉa ở trong cuối thời cũng là cường giả đáng sợ nhất.

Rất nhiều cường giả cho dù cấp bậc cường hóa cao hơn tay súng bắn tỉa rất nhiều, nhưng vẫn sẽ bị bắn lén một phát súng miểu sát.Tên thư kích thủ nhắm ngay Nhạc Trọng, nín thở, bóp cò.Phanh!Viên đạn thư kích xuyên qua hư không hướng đầu Nhạc Trọng bắn tới.[CHARGE=20]Mắt thấy sắp oanh bạo đầu Nhạc Trọng, một chiếc linh chung thanh đồng nháy mắt bay ra, phóng xuất một tầng phòng hộ tráo màu xanh bao phủ thân thể hắn, đem viên đạn thư kích hoàn toàn ngăn trở.Nhạc Trọng ngẩng phắt đầu hai mắt như điện nhìn lên tầng lầu cao, tay phải mang theo một đạo tàn ảnh giơ súng bóp cò.Oanh!Một tiếng súng nổ mạnh vang lên, đầu tên thư kích thủ lập tức bị bắn vỡ nát.- Hoa Hạ cẩu, tụi mày đáng chết!Đúng lúc này nương theo tiếng gầm lên giận dữ, mặt đất rạn nứt, từng đạo gai nhọn đâm về hướng Nhạc Trọng cùng Minh Giai Giai.Nhạc Trọng ôm lấy Minh Giai Giai, thân hình chớp động, phát động dị năng cảm giác nguy hiểm xuyên qua bên trong những châm nhọn kia, vô số châm nhọn sượt qua thân thể hắn, nhưng không tổn thương được hắn mảy may.Thanh âm loảng xoảng vang lên, từ bên trong một cửa sổ đột nhiên phóng ra hai gã cường hóa giả nhanh nhẹn, mỗi người đều có tốc độ cực nhanh, cầm chủy thủ trong tay vẻ mặt dữ tợn bổ nhào về hướng Nhạc Trọng.Hàn quang trong mắt chớp động, tay phải Nhạc Trọng giơ súng hướng một tên cường hóa giả nổ một phát súng, sau đó lại dùng tốc độ nhanh như quỷ mị chuyển qua bên trái trực tiếp bóp cò.Nương theo hai tiếng súng vang, thân thể hai gã cường hóa giả nhanh nhẹn trực tiếp nổ ra, máu tươi văng khắp nơi.Đây là tốc độ gấp mười tám lần của Nhạc Trọng, nếu hắn toàn lực phát động đủ trong một giây làm được rất nhiều sự tình.Hai gã chiến sĩ thân hình chợt lóe, xuất hiện trên hai tòa kiến trúc, nhưng còn chưa kịp hành động đã bị Nhạc Trọng bắn ra hai phát oanh bạo đầu của bọn hắn.Bốn gã chiến sĩ cường hóa giả đang định nhảy ra phát động công kích, bốn con ảnh lang nhị giai đột nhiên từ trong ảnh tử của bọn họ nhảy ra, cắn lên cổ họng họ, đem cổ của họ trực tiếp cắn đứt.Thân hình Bạch Cốt chớp động, gai xương không ngừng bắn ra, nhanh như cơn gió đem cường giả địch quân đinh lên trên tường, búa lớn vung lên, lại chém ngang thân hình kẻ địch thành hai đoạn.Bên trong Đại Thái đế quốc, mỗi một chi bộ đội đều có một đội ngũ do cường hóa giả tạo thành.

Thân thể tố chất cường hóa giả vượt xa người thường, một khi trải qua huấn luyện nghiêm khắc sẽ trở thành bộ đội đặc chủng xuất sắc nhất.Bên trong La Thôn trấn có một quan quân thống lĩnh đội ngũ cường hóa giả tên Võ Thần Ý, hắn đứng xa xa nhìn Nhạc Trọng không ngừng chém giết thủ hạ của mình phẫn nộ đến run rẩy:- Súc sinh chết tiệt!Sĩ quan phụ tá Dương Trì Khanh vẻ mặt lo lắng hỏi:- Liên trưởng!

Có gần một nửa cao thủ chết trong tay người kia!Võ Thần Ý cắn răng lạnh giọng nói:- Mọi người đã tập kết xong chưa?Dương Trì Khanh đáp:- Đã tập kết xong, chỉ chờ mệnh lệnh của ngài!Trong mắt Võ Thần Ý hiện lên vẻ kiên quyết cao giọng nói:- Đi theo tôi!

Vì Đại Thái đế quốc, vô luận trả giá bao nhiêu chúng ta cũng phải giết chết tên kia!

Hết thảy vì đế quốc!Trong mắt Dương Trì Khanh chớp động vẻ nóng rực hành lễ đáp:- Hết thảy vì đế quốc phục hưng!Theo mệnh lệnh của Võ Thần Ý, bốn mươi tên cường hóa giả vượt qua 20 cấp đi theo sau hắn bổ nhào về hướng Nhạc Trọng.Đại bộ phận cao thủ tinh anh cấp bậc vượt qua 30 cấp sẽ được điều động vào Lang Nha doanh, đại đa số cao thủ cấp bậc cường hóa vượt hơn 20 cấp đều sắp xếp ở các doanh khác.- Là lúc này!Nhạc Trọng tùy tay bắn một phát súng nổ đầu một cường giả, lập tức lấy ra súng báo hiệu nã một phát lên trời.- Đến lượt chúng ta!

Mọi người theo tôi xông lên!Cam Đào nhìn thấy được tín hiệu, trong mắt chớp động vẻ thị huyết gầm lên một tiếng.Dứt lời, Cam Đào gương mẫu xung phong về phía trước.Theo sát sau Cam Đào, năm trăm chiến sĩ Thiên Hoa hội cầm súng trường theo sát phía sau, trong mắt tràn ngập cừu hận phóng vào La Thôn trấn.

Trong bọn họ còn có cả thiếu niên hài tử, nhưng trong mắt đều tràn ngập cừu hận khắc cốt.Theo Cam Đào suất lĩnh, năm trăm chiến sĩ Thiên Hoa hội xông vào La Thôn trấn.

Bởi vì có Nhạc Trọng làm tiên phong phá vỡ cửa vào trấn, những chiến sĩ Thiên Hoa hội cũng không bị tổn thất đột nhập vào bên trong thôn trấn.Bên trong trấn, tuy rằng bị tập kích đột ngột nhưng người bản địa dũng mãnh cũng biết sự tình không ổn, trai tráng cầm lấy vũ khí cùng đội ngũ của Cam Đào chém giết lẫn nhau.

Thậm chí có cả trẻ con cũng cầm vũ khí vọt ra chiến đấu kịch liệt.Nhưng dù sao dao cùng nỗ tiễn hay trường mâu đều không thể sánh với súng trường, những người bản địa không ngừng bị bắn chết, người người ngã xuống trong vũng máu.Trong cuộc chiến kịch liệt, hơn bốn trăm ngươi bản địa ngã xuống, dũng khí của những người trong trấn cũng dần dần tiêu vong.Thật nhiều người bản địa bị hỏng mất, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy tứ tán.- Tiến công!

Tiêu diệt Thái quân, thắng lợi sẽ thuộc về chúng ta!Cam Đào một phát súng bắn chết một chiến sĩ Thái quân gầm rú nói.Tuy người bản địa có dũng khí nhưng sức chiến đấu quá yếu, chống lại đội ngũ Cam Đào chỉ có con đường chết.

Mà chiến sĩ Thái quân mới là đại địch của nhóm người Cam Đào, chỉ cần tiêu diệt một doanh bộ đội này, họ sẽ chiếm được La Thôn trấn.08-11-2014, 09:13 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 615: Chém giết Võ Thần Ý. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Giết!- Giết!- Giết!Những chiến sĩ Thiên Hoa hội giết đến đỏ mắt, lớn tiếng quat to chạy tới quân doanh.Bên trong quân doanh, Nhạc Trọng một đường thủ tiêu mấy chục chiến sĩ Thái quân, Võ Thần Ý mang theo hơn bốn mươi cường hóa giả còn lại chặn ngang trước mặt hắn.- Vì đế quốc phục hưng!

Mọi người cùng nhau tiến lên!

Giết hắn!Võ Thần Ý liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, lớn tiếng giận dữ hét.Hơn bốn mươi cao thủ phát động kỹ năng, từ khắp bốn phương tám hướng công kích Nhạc Trọng.- Một đám ngu xuẩn!Nhạc Trọng nhìn những kỹ năng công kích tới, lạnh lùng cười, trong tay chợt xuất hiện một khẩu trọng súng máy 12.7mm.Hắn cầm trọng súng máy hướng bốn mươi cường hóa giả kia điên cuồng bắn phá.Những viên đạn như thác nước trút xuống đám cao thủ đang xông tới.Một gã cường hóa giả nhanh nhẹn bị viên đạn bắn trúng bên hông, lập tức bị xung lực thật lớn chặn ngang cắt thành hai đoạn.Một gã cường hóa giả lực lượng hệ vừa xông lên một bước đã bị viên đạn oanh trúng cổ, đầu của hắn nháy mắt phóng lên cao.[CHARGE=3]Một gã tinh thần hệ phát động niệm lực bích chướng ngăn chặn được mười viên đạn bắn tới, nhưng lại biến sắc, niệm lực bích chướng hỏng mất, bản thân phun ra ngụm máu tươi ngay sau đó thân thể hiện ra thật nhiều lỗ máu.Nhạc Trọng có được cự lực gấp bảy lần người thường, sức nặng cùng sức giật của trọng súng máy đối với hắn mà nói không thành vấn đề.

Trọng súng máy ở trong tay hắn sử dụng xuất thần nhập hóa, điên cuồng cắn nuốt sinh mạng của hơn bốn mươi cường giả kia, chỉ một lần đối mặt còn có mười lăm cường hóa giả bị hắn bắn chết.Những người còn lại phản ứng thập phần linh mẫn trốn sau công sự, không dám thò đầu ra ngoài.

Trong nháy mắt đã có mười lăm tên chiến hữu bị giết chết, làm bọn hắn tràn ngập kiêng kỵ đối với Nhạc Trọng.Hai mắt Võ Thần Ý đỏ đậm chửi ầm lên:- Súc sinh chết tiệt!

Hắn dùng súng cũng tốt như vậy!Cường hóa giả đẳng cấp cao bình thường chỉ cố gắng phát triển kỹ năng Thần Ma hệ thống, đối với hỏa lực hiện đại hóa không quá xem trọng.

Nhưng Nhạc Trọng khác hẳn, hắn chẳng những phát triển kỹ năng Thần Ma hệ thống, đồng thời cũng không buông tha nghiên cứu với vũ khí hiện đại hóa.Dù sao kỹ năng Thần Ma hệ thống nói trắng ra cũng là một loại thủ đoạn giết địch.

Một hỏa cầu tạo thành lực phá hoại so ra kém hơn uy lực đạn pháo.

Hơn nữa sử dụng kỹ năng Thần Ma hệ thống tiêu hao thật nhiều tinh thần lực cùng thể lực bản thân, đánh lâu dài vô cùng có hại.Hai mươi lăm cường hóa giả còn sót lại vừa trốn vào sau công sự, năm con ảnh lang nhị giai liền từ trong bóng đen nhào đi ra đem mục tiêu của chúng đánh ngã trên mặt đất một ngụm cắn đứt cổ họng.Ở một bên, Bạch Cốt đột nhiên từ trên nóc nhà nhảy xuống, gai xương trong tay nháy mắt xuyên thủng đầu một gã cao thủ.- Đám người kia thật sự là phiền toái!Nhạc Trọng nhìn đám cao thủ ẩn núp sau công sự khẽ cau mày.

Nếu bọn họ đối chiến ngay mặt với hắn, hắn tin tưởng sẽ giết sạch họ thật nhanh.

Nhưng đối phương trốn sau công sự, hắn cảm thấy thập phần khó giải quyết.

Dù sao không xử lý sạch đám cao thủ kia, hắn muốn phá hủy bộ chỉ huy của địch nhân thật sự khó khăn.Nhạc Trọng nhìn đám cao thủ đang ẩn núp sau công sự, trọng súng máy biến mất trong tay, hiện ra hai khẩu tự động 05 thức, thân hình chớp động phóng nhanh về phía trước.Chỉ trong vòng năm giây ngắn ngủi, Nhạc Trọng đã bỏ mặc đám cao thủ kia, phóng thẳng vào bên trong bộ chỉ huy quân doanh.- Đáng chết!

Hắn muốn đi phá hủy bộ chỉ huy của chúng ta!Trong lòng Võ Thần Ý cả kinh, chợt lớn tiếng ra lệnh:- Tên kia muốn đi phá hủy bộ chỉ huy của chúng ta, ngăn lại hắn!Nếu như bộ chỉ huy quân doanh bị phá hủy, võ trang cả trấn đều biến thành trạng thái rắn mất đầu.

Đối với toàn trấn mà nói chẳng khác gì rơi vào tay giặc.Dưới mệnh lệnh của Võ Thần Ý, nhóm cao thủ bất đắc dĩ nhảy ra khỏi nơi ẩn núp vọt về phía Nhạc Trọng.

Trong bọn họ nhiều người là cao thủ dùng đao cùng chủy thủ, so sánh với súng ống bọn hắn càng sở trường vũ khí lạnh nhiều hơn.Còn có một bộ phận cường hóa giả rút súng ống không ngừng bắn, lại va chạm phòng hộ tráo màu xanh trên đầu Nhạc Trọng bị đẩy ngược trở ra.Lực phòng ngự của linh chung thanh đồng vượt qua những viên đạn bình thường, muốn phá hủy ít nhất phải bắn hơn mười vạn viên đạn mới đủ khả năng phá vỡ.Nhạc Trọng nhìn thấy nhóm cao thủ nhảy ra liền quay đầu, hai khẩu tự động 05 thức trên tay hắn lập tức phun ra ngọn lửa hung mãnh.Trong mưa đạn kim loại bắn phá, những cao thủ kia bị tử đạn bắn ngã trên mặt đất, không ngừng thống khổ gào khan.Bì giáp biến dị thú cấp cao ở khu vực này cũng là vật thập phần trân quý, chỉ có bộ đội đặc chủng tinh anh Lang Nha doanh dưới trướng Ngô Nham Hồng mới được sử dụng.

Ngoài ra những đội ngũ khác trừ phi có người lập được công lớn hoặc là quan quân mới có được loại bì giáp chống đạn cao cấp này.- Hoa Hạ cẩu chết tiệt!Võ Thần Ý nhìn thấy bộ hạ dễ dàng bị Nhạc Trọng giết hại, không còn nhịn được nữa, hai mắt đỏ đậm phát động kỹ năng điều khiển điện từ, tay phải chớp động điện quang dùng lực bắn ra, từng viên bi thép nhanh như đạn pháo oanh về phía Nhạc Trọng.Kỹ năng điều khiển điện từ của Võ Thần Ý đã cường hóa tới ba cấp, bị điện từ lực vô cùng cường đại thúc đẩy, bi thép thậm chí đủ so sánh với uy lực của pháo kích, thậm chí còn có thể phá hủy cả một xe thiết giáp.Võ Thần Ý vừa mới hiện thân Nhạc Trọng liền cảm thấy một tia uy hiếp, thân hình chợt lóe nhanh như quỷ mị tránh sau một công sự che chắn.Bi thép oanh lên vách tường sau lưng Nhạc Trọng chợt nổ tung, đem vách tường tạc ra những lỗ thủng lớn.Đúng lúc này một con ảnh lang đột nhiên từ trong ảnh tử Võ Thần Ý vọt ra, hướng ngay cổ hắn táp tới.- Hừ!

Loại thủ đoạn nhỏ này đối với tao không có hiệu quả!Võ Thần Ý hừ lạnh một tiếng, trong mắt chợt lóe hàn quang, thân thể chớp động vô số điện quang bao phủ khắp toàn thân hắn.

Ảnh lang bổ nhào vào người hắn liền bị điện quang công kích toàn thân run rẩy, phát ra khói đen nhè nhẹ sau đó biến mất trên thế giới này.Hành động của ảnh lang nhị giai vô cùng quỷ dị, thật khó lòng phòng bị, nếu như không cẩn thận chỉ sợ cả Võ Thần Ý cũng nguy hiểm.

Nhưng hắn đã kiến thức qua sự đáng sợ của ảnh lang, đã có chuẩn bị sẵn, vì vậy ảnh lang không thể thương tổn được hắn mảy may.Võ Thần Ý nhìn tới phương hướng Nhạc Trọng né tránh lớn tiếng chiêu hàng:- Hoa Hạ nhân!

Hiện tại mày đầu hàng còn kịp!

Chỉ cần mày nguyện ý đầu hàng, tao sẽ không trách chuyện mày đã làm.

Hơn nữa tao sẽ hướng Ngô Nham Hồng bệ hạ tiến cử mày, cho mày gia nhập quốc tịch của tao, trở thành một người Thái quang vinh.

Tới khi đó tiền tài mỹ nữ, quyền thế mày muốn là có.

Ở nơi này là đất Thái, mày là một người Hoa Hạ tuyệt đối không làm được sóng gió gì, cố chống tới cuối cùng mày chỉ còn con đường tử vong.

Chỉ có gia nhập quốc tịch thì mày mới có con đường sống!

Chương 616: Chém giết Võ Thần Ý. (2)15-11-2014, 01:29 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 616: Chém giết Võ Thần Ý. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnVõ Thần Ý từ trên người Nhạc Trọng ngửi được cảm giác nguy hiểm.

Đó là cảm giác nguy hiểm mà hắn chỉ thấy được trên người Ngô Nham Hồng.Ngô Nham Hồng tay trắng làm nên sự nghiệp sáng lập Đại Thái đế quốc, trải qua vô số cuộc chiến những người đối kháng với hắn đều trở thành xương trắng.

Trên người hắn mang theo khí thế lạnh thấu xương cùng sát ý lẫn sát khí rất nặng.

Lúc trước Võ Thần Ý giao thủ với hắn một chiêu liền bị đánh bại, thiếu chút nữa bị hắn giết chết.

Từ đó về sau Võ Thần Ý trở thành tay sai của Ngô Nham Hồng, một lòng bán mạng cho hắn.Lần này là lần thứ hai Võ Thần Ý cảm nhận được nguy hiểm cực độ từ trên thân người khác giống như Ngô Nham Hồng.- Câu trả lời của tao chính là…giết sạch tụi mày!Nhạc Trọng lạnh lùng cười rút trọng súng máy nhảy ra ngoài hướng Võ Thần Ý điên cuồng bắn phá.- Viên đạn đối với tao không có hiệu quả!Võ Thần Ý nhìn màn đạn dày đặc cười lạnh một tiếng, vung tay lên, một tầng điện từ kỳ dị chắn ngang trước người hắn.

Ở trước tầng điện từ này, dù là đạn pháo chỉ cần không kịp kíp nổ cũng sẽ bị ngăn chặn hoặc là bắn ngược.Vô số viên đạn bắn trúng tầng điện từ kỳ dị kia, chợt dừng lại, sau đó bay ngược về hướng Nhạc Trọng.[CHARGE=20]Vô số viên đạn bắn trúng tầng phòng hộ tráo màu xanh lại bay ngược trở ra.Võ Thần Ý nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên tia đắc ý, nhưng ngay sau đó trong lòng hắn cảm thấy rét lạnh, điên cuồng lăn sang bên phải một vòng.Một đạo gai xương đâm qua vị trí hắn vừa đứng, mặt khác hai đạo gai xương bén nhọn thập phần xảo quyệt đâm lên trên thân thể đang tránh né của Võ Thần Ý, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể hắn, đem hắn gắt gao đinh trên mặt đất.Bạch Cốt vung cao búa lớn giống như một con ác quỷ đoạt mạng từ trong một cửa sổ nhảy ra, búa lớn hung hăng bổ lên đầu Võ Thần Ý, cứng rắn đem đầu hắn bổ thành hai nửa.- Liên trưởng!Dương Trì Khanh phát ra tiếng gào thảm thiết phẫn nộ, hai tay vỗ mạnh mặt đất, một cây mây bắn ra hướng Bạch Cốt thổi quét tới.Hàn quang trong mắt Bạch Cốt chợt lóe, chỉ về hướng Dương Trì Khanh, một đạo gai xương bén nhọn nháy mắt từ ngón tay hắn bắn ra xuyên thủng một cây mây, trực tiếp xỏ xuyên qua đầu Dương Trì Khanh.Dương Trì Khanh phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt liền mất đi thần thái biến thành một cỗ thi thể.Cây mây thật lớn nhất thời hỏng mất tan thành mây khói.Bạch Cốt thủ tiêu xong hai người lãnh đạo La Thôn trấn tiếp tục chớp động thân hình nhanh như ác quỷ lao tới chém giết những cao thủ còn sót lại.- Ah…- Cứu mạng…- …Võ Thần Ý cùng Dương Trì Khanh chết trận, thành viên cao thủ đoàn còn sót lại mỗi người liền đánh mất ý chí chiến đấu, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.

Mà Bạch Cốt truy theo không bỏ, giống như tử thần không ngừng thu gặt tính mạng đám cao thủ kia.Nhạc Trọng ôm Minh Giai Giai trực tiếp vọt thẳng vào bộ chỉ huy quân doanh.Oanh!

Oanh!Nương theo tiếng hỏa tiễn nổ mạnh, Thanh Giao chi linh đang đối chiến cùng chiến sĩ Đại Thái bị tạc thành bốn năm mảnh, hóa thành điểm sáng biến mất khỏi thế giới này.- Thanh Giao chi linh bị giết chết sao?

Không hổ là quân đội, sức chiến đấu quả nhiên kinh người!

Phải nhanh chóng phá hủy bộ chỉ huy của bọn hắn mới được!Nhạc Trọng nhìn thấy Thanh Giao chi linh bị tạc thành bốn năm mảnh trong lòng thầm nghĩ.Lực phòng ngự của biến dị thú khổng lồ vốn kinh người nhưng tốc độ di động lại chậm chạp hơn nữa hình thể quá lớn, chỉ cần nguyện ý tiêu hao thật nhiều hỏa tiễn cho dù là biến dị thú nhị giai quân đội cũng có thể oanh giết.Đừng nói là biến dị thú nhị giai, cho dù là tam giai chỉ cần cung cấp đầy đủ hỏa lực cho quân đội thi triển cũng có thể đem chúng oanh thành phấn vụn.- Giết hắn!Nhạc Trọng mới tiến lên phía trước, một chiến sĩ Thái quân chắn ngang trước người hắn điên cuồng bắn phá.Quan chỉ huy La Thôn trấn cũng thập phần thông minh lanh lợi, vừa nghe được tin có cao thủ xâm lấn lập tức điều động một liên bộ đội làm cảnh vệ, bảo hộ an toàn của hắn.Thân hình Nhạc Trọng chớp động, nhanh như đạo thanh quang trực tiếp xông vào trận địa.

Hai tay hắn vung lên, hai luồng hỏa diễm phong bạo bắn ra, mang theo ngọn lửa có thể cắn nuốt hết thảy hướng đám chiến sĩ thổi quét tới.Oanh!Oanh!Hai luồng hỏa diễm phong bạo đáng sợ kíp nổ lựu đạn lẫn đạn pháo, lực nổ mạnh thật lớn trực tiếp cắn nuốt hơn ba mươi sinh mạng chiến sĩ Thái quân.Được ngọn lửa thật lớn yểm hộ, thân hình Nhạc Trọng liên tục chớp động chỉ trong vài lần hô hấp đã xuất hiện trước bộ chỉ huy.Nhạc Trọng dùng lực lôi kéo muốn mở cửa phòng chỉ huy, sắc mặt đại biến, bật lui nhanh về phía sau.Oanh!Nương theo tiếng nổ vang kinh thiên động địa, bộ chỉ huy trực tiếp bị lực nổ mạnh bao phủ, sóng xung kích cuồng bạo lan tràn khắp bốn phương tám hướng.Đám chiến sĩ Thái quân đã cài đặt bom muốn xử lý Nhạc Trọng khi hắn xông vào.- Đồ ngu xuẩn!

Chỉ biết cậy mạnh mà thôi!

Căn bản không biết trên thế giới này trí tuệ mới là vũ khí cực mạnh của nhân loại!Doanh trưởng Ngô Tú nhìn ngọn lửa bốc cao cười lạnh nói.Một gã sĩ quan tham mưu tiến lên vỗ mông ngựa:- Đây đều nhờ trí tuệ của doanh trưởng thông thiên, ngoại trừ Ngô Nham Hồng bệ hạ chỉ có ngài là thông minh nhất!Ngô Tú cười đắc ý nói:- Bệ hạ anh minh uy phong, trí tuệ bất phàm, tôi tự nhiên là kém cỏi, nhưng những người khác tôi còn chưa xem vào trong mắt!Đang trong lúc mọi người vỗ mông ngựa Ngô Tú, một đạo thanh sắc thân ảnh vọt tới bên này.- Doanh trưởng, hắn không chết!- Hắn không chết!- …Nhìn thấy thân ảnh kia, vài tên sĩ quan bên cạnh Ngô Tú sắc mặt đại biến, lập tức bỏ chạy tứ tán, ngay doanh trưởng của bọn hắn cũng bị ném bỏ.Sắc mặt Ngô Tú cũng biến đổi xoay người hướng chiến hào chạy tới.Tốc độ của Nhạc Trọng cực nhanh, chỉ gần hai giây hắn đã đuổi tới trước người Ngô Tú, tùy tay chém một đao, liền đem một chiến sĩ chặn đường chém thành hai đoạn.Bởi vì Nhạc Trọng đúng lúc né tránh, lần nổ mạnh vừa rồi chỉ có một bộ phận uy lực lan tới phòng hộ tráo, chỉ làm suy yếu phòng ngự của linh chung thanh đồng, nhưng không tổn thương tới thân thể của hắn.Nếu không có linh chung thanh đồng bảo hộ, hắn bị bom nổ mạnh sẽ tổn thương không nhỏ.Ngô Tú chứng kiến một gã chiến sĩ bị Nhạc Trọng chém thành hai đoạn, đầu gối mềm nhũn quỳ sụp xuống lớn tiếng cầu xin:- Tôi là doanh trưởng thập tứ doanh Ngô Tú của Đại Thái đế quốc!

Tôi đầu hàng!

Xin ngài tha tôi một mạng!Nhạc Trọng cầm đao trực tiếp gác lên cổ Ngô Tú, ý tứ không cần nói cũng biết.Ngô Tú nhìn hắn, trong mắt thoáng hiện nét khiếp đảm nói:- Dạ dạ…đại nhân, xin ngài cho tôi lấy bộ đàm, tôi cần dùng bộ đàm thông tri bọn hắn đầu hàng!Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Được!Trong mắt Ngô Tú thoáng hiện vẻ âm tàn, thò tay vào ngực lấy ra một quả lựu đạn, nhìn Nhạc Trọng lộ ra dáng mỉm cười dữ tợn kéo mạng chốt an toàn:- Đại Thái đế quốc vạn tuế!Trong mắt Nhạc Trọng lóe hàn quang, hung hăng đá một cước vào thân thể Ngô Tú, đem hắn đá bay ra xa hơn mười thước.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 617: Báo phục!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnOanh một tiếng nổ, Ngô Tú lập tức bị tạc thành bốn năm mảnh, vô số bi thép mang theo những khối máu thịt tán ra khắp bốn phương tám hướng.Mặc dù Ngô Tú có chút thích nghe nịnh nọt nhưng tới thời điểm mấu chốt vẫn hung mãnh tuyệt luân, nguyện ý hi sinh cả tính mạng quý giá của chính mình.Nhạc Trọng nhìn Ngô Tú bị tạc thành thịt vụn thầm nghĩ:- Quả nhiên những dân tộc cực đoan thật sự là khó chơi!Những phần tử cực đoan tàn nhẫn hiếu sát, nhưng bọn hắn lại có được lý tưởng cùng tâm niệm, sẽ cam nguyện hiến ra tính mạng quý giá của mình, bởi vì vậy thật sự rất khó xử lý.Sở dĩ Ngô Nham Hồng có thể xây dựng được một đội ngũ thật mạnh mẽ, những phần tử cực đoan chủng tộc là người ủng hộ trung thành của hắn.

Song phương nâng đỡ nhau, phát triển cho nhau.

Nếu Ngô Nham Hồng không phải phần tử cực đoan, hắn rất khó có được những bộ hạ trung thành như thế.- Giết hắn![CHARGE=3]- Giết tên sát tinh kia, tuyệt đối không cho hắn còn sống rời đi!- …Ngô Tú chết trận thảm thiết liền đốt lên lửa giận của chiến sĩ Đại Thái, bọn hắn phát ra tiếng rít gào điên cuồng, thật nhiều người khiêng lên ống phóng rốc két hướng Nhạc Trọng phóng tới.Nhạc Trọng nhìn thấy tốc độ của bọn hắn đã lên tới cực hạn, dưới kỹ năng cảm giác nguy hiểm, không ngừng tránh né tên lửa bắn qua.Hỏa tiễn rơi vào sau lưng Nhạc Trọng nổ tung, nhấc lên bụi mù cùng vô số đá vụn nhưng không bắn trúng được hắn.Loại vũ khí hạng nặng này quả thật có được uy lực đủ giết chết Nhạc Trọng, nhưng chỉ cần không bị bắn trúng thì không có gì nguy hiểm.

Hắn một mực cường hóa nhanh nhẹn, bởi vì ở trong loại tình huống này có thể thong dong tránh né hỏa tiễn.Thân hình hắn chớp động, xuyên qua giữa mưa bom, không ngừng xuất hiện bên cạnh những chiến sĩ kia, hai tay cầm súng tự động 05 thức càn quét, những người kia liền bị hắn xử lý.Hắn phát động kỹ năng tốc độ cao nhất, những chiến sĩ bình thường căn bản không thể nắm giữ được quỹ tích di động quỷ dị của hắn, không ngừng có chiến sĩ bị hắn giết chết.

Khi số lượng chiến sĩ tử vong vượt qua bốn thành, bộ đội tinh nhuệ kia rốt cục bắt đầu hỏng mất, bỏ chạy tứ tán.Minh Giai Giai phát động kỹ năng, nháy mắt triệu hồi ra sáu con ảnh lang, sáu con ảnh lang dùng tốc độ nhanh nhất không ngừng bổ nhào lên những tên chiến sĩ bỏ chạy sau đó cắn đứt cổ họng của bọn hắn.Bị sáu con ảnh lang nhị giai đuổi giết, một ít tàn quân chỉ kiên trì chừng mười lăm phút đã bị cắn chết, thi thể tràn đầy khắp nơi.Đội cảnh vệ cùng đội cao thủ bị Nhạc Trọng phá vỡ hoàn toàn, bên trong La Thôn trấn chỉ còn lại hai liên chiến sĩ chống cự thêm một lúc, khi Nhạc Trọng mang theo Bạch Cốt, Thiểm Điện, Minh Giai Giai giết qua thì hai liên chiến sĩ lập tức sụp đổ, thật nhiều chiến sĩ Thái quân bị đánh tơi bời tháo chạy.Những người sống sót bản địa cũng bỏ trốn, toàn thôn trấn vô cùng hỗn loạn, người bị trúng đạn tử thương vô số.- Lão đại, đại thế đã định!

Làm sao bây giờ?Toàn thân Cam Đào đẫm máu đi tới bên cạnh Nhạc Trọng hưng phấn xin chỉ thị.Cam Đào nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên vẻ sùng bái.

Nam nhân trước mắt chẳng những cứu hắn, còn ban cho hắn lực lượng cường đại.

Hiện tại mới quay trở về đã trực tiếp dẫn người tiêu diệt cả một tinh nhuệ doanh của Đại Thái đế quốc đóng quân trong La Thôn trấn.Khi Trần Dao suất lĩnh Thiên Hoa hội, bọn họ căn bản không dám giao chiến cùng quân đội Đại Thái đế quốc.

Một khi song phương giao chiến, Thiên Hoa hội nhất định thảm bại.

Lần này Nhạc Trọng mang theo Thiên Hoa hội chiếm lĩnh La Thôn trấn, làm mọi người tràn ngập lòng kính sợ.

Trong cuối thời, mọi người càng muốn đi theo một vị cường giả mang họ tới thắng lợi mà không phải một mỹ nữ mà thôi.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, truyền ra một mệnh lệnh tràn ngập sát khí:- Giết cho tôi!

Giết tới khi nào bọn hắn ngoan ngoãn mới thôi!

Nhớ kỹ phải cho mọi người đều dính máu tươi của kẻ thù!Cam Đào nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, trong mắt chợt lóe hung quang, hưng phấn liếm liếm môi đáp:- Dạ, lão đại!- Các huynh đệ, chúng ta giết!Cam Đào nhìn huynh đệ dưới trướng rống to, nhanh như mũi tên nhọn hướng đám đông đang vô cùng hỗn loạn giết tới.Trong chớp mắt trong La Thôn trấn vang lên tiếng súng kịch liệt, vô luận nam nữ già trẻ đều bị trúng đạn ngã xuống trong vũng máu.Cả La Thôn trấn giống như biến thành địa ngục nhân gian, thật nhiều người ngã gục dưới mưa đạn bắn phá.Trần Dao không đành lòng đi tới bên cạnh khuyên:- Dừng tay đi, van cầu anh, Nhạc Trọng!

Những người sống sót là người vô tội!Nhạc Trọng nhìn Trần Dao, khẽ cau mày chậm rãi nói:- Trần Dao, đây là chiến tranh!

Trong chiến tranh không có vô tội!

Nếu họ không chết, tương lai sẽ trở thành binh lính, sức lao động cho Ngô Nham Hồng, ngược giết người ngoại quốc chung quanh!Trần Dao cùng hắn từng đồng cam cộng khổ, bởi vậy hắn mới chịu giải thích với nàng.

Nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ hắn đã trở mặt.Trần Dao đề nghị:- Chúng ta có thể đem họ biếm làm nô lệ, hóa thành lực lượng của chúng ta!Nhạc Trọng băng sương bác bỏ lời đề nghị của nàng:- Không có khả năng!

Chúng ta không có căn cứ địa, căn bản không chứa được nhiều người như vậy.

Hiện tại chúng ta chỉ có thể hủy diệt, không lưu cho Ngô Nham Hồng sử dụng!Trần Dao nhìn hắn hồi lâu, nhỏ nhẹ nói:- Nhạc Trọng, anh hạ mệnh lệnh như vậy, chỉ sợ ngày sau người khác sẽ cho rằng anh là kẻ tàn bạo bất nhân.

Sẽ thập phần bất lợi với sự phát triển sau này của anh!Nhạc Trọng nhàn nhạt cười nói:- Trần Dao, thanh danh hiện tại của tôi cũng không tốt đi đâu.

Ở trong Quý Trữ thị địch nhân còn gọi tôi là bạo chúa!

Quân vương tàn bạo, người ta nhìn tôi thế nào tôi không thèm để ý!

Được làm vua thua làm giặc, chỉ cần tôi là người thắng, tôi chính là vương!

Sau này lịch sử phải do tôi viết, nếu tôi thất bại, tất cả đều hóa thành hư ảo.

Như vậy thanh danh xấu xa cũng chẳng quan hệ gì!Bạo chúa, đây là cách gọi của thế lực đối địch với hắn.

Cho dù đã bị hắn nhiều lần thanh tẩy vẫn còn tiềm ẩn thế lực chống đối hắn.

Nhưng những thế lực kia đã không còn đủ sức dao động căn cơ thống trị của hắn.Trần Dao nhìn nam nhân trước mặt thở dài, cắn răng nói:- Như vậy mệnh lệnh này để tôi truyền xuống đi!- Phan Kim Dũng!Trần Dao gọi Phan Kim Dũng đi qua.- Chuyện gì?

Thánh nữ điện hạ!Phan Kim Dũng đi tới cung kính hỏi.Trần Dao thoáng chần chờ, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ đoạn tuyệt:- Truyền lệnh của tôi, tiêu diệt toàn bộ La Thôn trấn, báo thù cho những người vô tội!Trong mắt Phan Kim Dũng hiện lên vẻ kích động cao giọng đáp:- Dạ, điện hạ!Phan Kim Dũng vốn tràn đầy cừu hận, nghe được mệnh lệnh đoạn tuyệt này lập tức liền hưng phấn.Trần Dao vừa truyền lệnh xuống, toàn trấn liền nhấc lên gió tanh mưa máu, thật nhiều người bản địa bị bắn tại chỗ, cả La Thôn trấn biến thành địa ngục, máu chảy thành sông.Giết sạch mọi người trong trấn, lại cho nổ tung toàn bộ mỏ than, toàn bộ thôn trấn dấy lên ngọn lửa đầy trời.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 618: Chuồng heo! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐoàn xe khổng lồ đem toàn bộ vật tư trong thôn chở ra ngoài, chỉ còn lưu lại một tòa thôn trấn hoang tàn đổ nát.- Súc sinh!

Súc sinh chết tiệt!Bên trong một ngôi biệt thự tráng lệ nằm trong Lan Sơn thị, Ngô Nham Hồng giống như một con hùng sư nổi giận hung hăng một chưởng vỗ lên bàn thủy tinh, trong tích tắc bàn thủy tinh giá trị xa xỉ hóa thành vô số mảnh nhỏ rơi tán đầy đất.Bên trong La Thôn trấn, tổng cộng có bốn ngàn người bản địa chết trận, điều này khiến Ngô Nham Hồng tràn ngập phẫn nộ, đây là lần đầu tiên hắn bị đả kích như thế.Ở khu vực này, Ngô Nham Hồng cùng các thế lực khác tranh đấu không ngớt, nhưng bọn hắn cũng rất ít hạ độc thủ tàn sát bình dân bản địa.

Dân cư là tài nguyên trân quý nhất hiện tại, không có dân cư sung túc một thế lực rất khó phát triển.Lần này chỉ một lần duy nhất đã chết bốn ngàn người bản địa hơn nữa trước đó Nhạc Trọng đã giết chết gần ngàn người khác, đã có tổng cộng năm ngàn người chết trong tay hắn.

Dân cư dưới trướng Ngô Nham Hồng chỉ có mười lăm vạn, làm vậy chẳng khác gì bị giết chết hai thành dân cư.

Điều này làm sao bảo hắn không giận dữ?Về phần hai ngàn người ngoại quốc bị Ngô Nham Hồng hành hạ đến chết hắn căn bản không để trong lòng.

Người luôn ích kỷ như thế, chỉ biết nhìn thấy khuyết điểm của người khác nhưng đối với khuyết điểm của mình thường làm như không nhìn thấy.Một gã nam tử tư tư văn văn đeo kính mắt, tóc dài, làn da còn trắng nõn hơn cả nữ nhân lên tiếng an ủi:- Bệ hạ nguôi giận!

Đám người kia cho tới bây giờ đều là súc sinh không nhân tính!

Ngài không cần tức giận vì bọn hắn làm ảnh hưởng thân thể quý giá!Tên nam tử kia tên là Triệu Nguyên Song, chính là phụ tá đắc lực rất có trí mưu của Ngô Nham Hồng, đồng thời thái độ làm người vô cùng khéo léo tròn trịa, đảm nhiệm chức tổng tham mưu trưởng trong Đại Thái đế quốc, quyền cao chức trọng.[CHARGE=20]- Lão đại, để cho tôi mang binh đi tiêu diệt đám súc sinh kia!Một gã nam tử dáng người khôi ngô, trên mặt có vết sẹo đao, cơ thể vạm vỡ, hai tay phủ kín vết cào dùng sức nhéo mạnh bộ ngực của một mỹ nữ người Hoa trong lòng, trong mắt chớp động hung quang đằng đằng sát khí kêu gào nói.Trong mắt mỹ nữ kia thoáng hiện vẻ thống khổ nhưng không dám biểu lộ ra ngoài, chỉ lộ ra nụ cười nịnh hót.

Nữ nhân trước nàng bởi vì chọc giận nam tử trước mắt mà trực tiếp bị xé thành hai nửa, nàng vĩnh viễn sẽ không quên một màn đáng sợ kia.Tên nam tử có vết sẹo đao tên là Vũ Thống Hùng, là cường giả chuyên đi chinh chiến cho Ngô Nham Hồng.

Hắn làm tiên phong cho Ngô Nham Hồng, chém giết đã hơn hai trăm địch nhân.

Vài lần cứu mạng Ngô Nham Hồng từ trong tuyệt cảnh, là tâm phúc trong tâm phúc của hắn.

Cả Đại Thái đế quốc cũng chỉ có mình Vũ Thống Hùng là được phép gọi Ngô Nham Hồng là lão đại mà không phải bệ hạ.Ngô Nham Hồng xuất thân hèn mọn nên cực kỳ chú trọng chuyện người khác xưng hô hắn.

Sau khi hắn lập quốc từng có một bộ hạ cũ gọi hắn là lão đại lập tức bị hắn tát bạt tai, sau đó sung quân tới một ngành ăn không ngồi rồi.

Từ sau lúc đó ngoại trừ Vũ Thống Hùng, không còn người nào dám gọi Ngô Nham Hồng là lão đại.Ngô Nham Hồng trừng mắt nhìn Vũ Thống Hùng, cắn răng quát:- Giết!

Giết!

Giết!

Mày chỉ biết giết!

Hiện tại bọn hắn ở địa phương nào, có bao nhiêu người, lai lịch thế nào chúng ta đều không biết rõ ràng.

Làm sao mà giết!

Lấy cái gì đi giết!Ngô Nham Hồng quả thật oán hận Nhạc Trọng cực kỳ, từ sau khi hắn lập quốc chinh chiến khắp bốn phía, gồm thâu thật nhiều thế lực chưa từng nếm thiệt thòi.

Hiện tại thoáng chốc đã bị tiêu diệt năm ngàn người, điều này làm cho hắn phẫn nộ tới cực điểm.Vũ Thống Hùng nhếch miệng cười không nói thêm lời nào.

Ngô Nham Hồng là lão đại của hắn, bị lão đại mắng vài câu hắn cũng không hề quan tâm tới.

Nếu Ngô Nham Hồng không mắng hắn, hắn còn có chút không thích ứng.Triệu Nguyên Song chậm rãi nói:- Xem phương hướng bọn hắn đến hẳn là có liên quan tới thực vật ma nữ Trần Dao.

Căn cứ theo tình báo mà chúng ta thu thập được, thực vật ma nữ Trần Dao là bộ hạ của một người Hoa Hạ tên Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng cính là người đã tập kích nhiều trấn nhỏ của chúng ta, còn làm bộ đội của Lý Quang Ý bị tổn thương nặng, sau đó trốn vào cảnh nội Quảng Tây.

Thủ đoạn của Trần Dao không hung tàn đến như vậy, nếu như tôi đoán không sai hẳn là Nhạc Trọng đã trở lại!Trong mắt Vũ Thống Hùng thoáng hiện hung quang liếm liếm môi nói:- Nhạc Trọng?

Chính là Nhạc Trọng từng bị chúng ta truy đuổi chật vật mà chạy sao?

Hắn còn dám quay về đây?

Thật sự là tên liều lĩnh!

Lần này xem tôi làm sao hành hạ hắn đến chết.

Nguyên Song, bọn hắn đang ở địa phương nào anh cũng biết chứ?Triêu Nguyên Song nhìn Vũ Thống Hùng chậm rãi nói:- Khu vực có thể ẩn thân, hơn nữa địa phương khá an toàn cũng chỉ có vùng Đại Lan sơn.

Bọn hắn hẳn là ẩn núp trong Đại Lan sơn!Vũ Thống Hùng cười dữ tợn đứng dậy:- Được!

Tôi lập tức mang binh đi Đại Lan sơn đem đám súc sinh kia giết sạch sẽ!Ngô Nham Hồng trừng mắt nhìn Vũ Thống Hùng lạnh giọng quát:- Ngồi xuống!Nghe được mệnh lệnh của Ngô Nham Hồng, Vũ Thống Hùng ngoan ngoãn ngồi xuống ghế.Ngô Nham Hồng nhìn Vũ Thống Hùng, bộ dáng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói:- Đại Lan sơn lớn như vậy, chú có biết bọn hắn ở địa phương nào sao?

Hiện tại khí hậu dị thường như thế, nếu lúc đại quân hành động lại đột nhiên xuất hiện một trận bão tuyết chú phải làm gì bây giờ?Vũ Thống Hùng thân kinh bách chiến chiến lực kinh người, đối với Ngô Nham Hồng trung thành tận tâm, chưa bao giờ làm trái mệnh lệnh của Ngô Nham Hồng.

Nhưng hắn cũng có một khuyết điểm rất lớn, đó là xúc động dễ giận, thích dùng bạo lực giải quyết vấn đề.

Nhưng Ngô Nham Hồng rất thích Vũ Thống Hùng, bởi vì người này chẳng những đã cứu mạng của hắn, còn là một thanh đao nhọn cực kỳ sắc bén lại không hề có chút tư tưởng của riêng mình.Một người đi vào phòng nói:- Bệ hạ, có người tự xưng sứ giả đại biểu của Âu Châu đến xin cầu kiến!Ngô Nham Hồng mắng một câu:- Đại biểu Âu Châu ?

Loại thời thế này làm gì còn Âu Châu chó má gì?

Còn tưởng rằng hiện tại vẫn là thế giới của người da trắng sao?

Sứ giả kia là ai?Âu Châu, nước Mỹ, nước Nga trước cuối thời là những quốc gia có được khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất trên thế giới, đồng thời còn có được thực lực kinh tế cực mạnh.

Những tập đoàn này luôn nằm trong trạng thái cao cao tại thượng nhìn xuống bên dưới Châu Á.Trước cuối thời Ngô Nham Hồng vốn đã thập phần chán ghét thái độ ăn trên ngồi trước của người Âu Mỹ, sau cuối thời lập tức đem người ngoại quốc biếm làm nô lệ tùy ý lăng nhục để thỏa mãn lòng căm ghét của mình.Tên quan quân kia đáp:- Sứ giả kia là người da trắng!Trong mắt Ngô Nham Hồng thoáng hiện vẻ chán ghét trực tiếp ra lệnh:- Đem hắn nhét vào trong chuồng heo!

Để cho hắn cùng heo ăn thức ăn gia súc!15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 619: Chuồng heo! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTên quan quân kia lập tức lui xuống:- Dạ, bệ hạ!Triệu Nguyên Song liếc mắt nhìn Ngô Nham Hồng, thoáng mấp máy môi muốn nói gì đó nhưng lại trầm mặc đi xuống.

Hắn thập phần rõ ràng Ngô Nham Hồng cực kỳ chán ghét người đến từ quốc gia Âu Mỹ hoặc Hoa Hạ.

Đồng thời dưới trướng Ngô Nham Hồng đều là những phần tử cuồng nhiệt cực đoan tràn ngập chủ nghĩa dân tộc.

Triệu Nguyên Song là người tư lợi rất mạnh, hắn hiểu thật rõ nên nói gì với Ngô Nham Hồng, nếu hắn dám nói lời phật ý chỉ sợ sẽ lập tức bị Ngô Nham Hồng biếm vào lãnh cung.- Bắt lấy hắn!

Đem hắn ném vào trong chuồng heo đi!Tên quan quân mang theo vài người đi tới một căn phòng chỉ vào sứ giả Phí Lỗ Tư do Thiên Đường thần quốc phái ra làm liên lạc với Ngô Nham Hồng trầm giọng nói.Bốn gã chiến sĩ lập tức tiến lên dễ dàng chế trụ Phí Lỗ Tư.Phí Lỗ Tư lớn tiếng hét lên:- Trời ạ!

Các anh muốn làm gì?

Tôi là sứ giả do Âu Châu phái tới, có được miễn quyền ngoại giao!

Các anh không thể bắt tôi, tôi là sứ giả Âu Châu!

Tôi muốn gặp thủ lĩnh Ngô Nham Hồng của các anh!

Tôi có chuyện trọng yếu cần nói với hắn!Tên quan quân kia chán ghét nhìn Phí Lỗ Tư, nhổ bãi nước miếng vào mặt hắn:- Phi!

Âu Châu!

Đã đến lúc nào rồi mà còn Âu Châu!

Mày cho rằng bây giờ còn là hai năm trước sao?

Đem hắn ném vào chuồng heo cùng đồng bào của hắn ăn thức ăn của heo đi!Bốn gã chiến sĩ kéo Phí Lỗ Tư đi về phía chuồng heo.[CHARGE=20]Phí Lỗ Tư vừa bị lôi kéo vừa lớn tiếng thét to:- Không!

Các người không thể đối đãi với tôi như vậy!

Tôi là sứ giả do Thiên Đường thần quốc phái đi ra.

Tôi có chuyện trọng yếu cần bàn với hoàng đế Ngô Nham Hồng của các người!

Các người không thể đối với tôi như vậy!Tên quan quân kia chán ghét liếc nhìn Phí Lỗ Tư, xoay người rời đi thật nhanh:- Đám da trắng heo thì chỉ thích hợp ăn thức ăn gia súc!Mười mấy người da trắng cùng hơn mười con heo bị nhốt bên trong chuồng, vô luận nam nữ đều bị lột trần truồng thân thể, cuộn tròn ôm cùng một chỗ, không ngừng lạnh run.Bốn gã chiến sĩ lột sạch quần áo trên người Phí Lỗ Tư, đá vào mông hắn đạp hắn văng vào trong chuồng heo:- Vào đi!Phí Lỗ Tư ngã vào chuồng heo, thân thể dính đầy phân heo nước tiểu khiến người ghê tởm, hắn không nhịn được lập tức nôn mửa ra.- Súc sinh!

Súc sinh chết tiệt!

Tụi mày sẽ vì sự ngạo mạn cùng ti tiện mà trả giá thật nhiều!Vừa nôn xong, Phí Lỗ Tư lại phát ra tiếng tru lên thê thảm.- Hỗn đản!

Mày thật quá buồn nôn!Một người sống sót da trắng tráng kiện tiến lên hung hăng một quyền oanh lên mũi Phí Lỗ Tư, đem mũi của hắn đánh vỡ.- Đáng chết!

Bọn hắn rất dã man!- Tàn nhẫn, vô lễ, dã man!

Bọn hắn căn bản nghe không được tiếng người!

Chúng ta cần phải cùng đám man rợ kia hợp tác sao?- Sứ giả của chúng ta bị bọn hắn nhốt vào chuồng heo!

Đây rõ ràng là muốn vũ nhục Thiên Đường thần quốc chúng ta.

Đám người kia chẳng những đem đồng bào của chúng ta nhốt lại, ngay cả sứ giả của chúng ta cũng không buông tha.

Hành động này thật sự là quá ghê tởm!Sau khi Phí Lỗ Tư bị nhốt vào trong chuồng heo, tin tức rất nhanh liền rơi vào trong tai phân bộ của Thiên Đường thần quốc tại Thái Lan.Sau khi nghe được tin tức kia, cả phân bộ Thiên Đường thần quốc đều sôi trào.

Ở bên trong toàn bộ cao tầng đều là người Châu Âu, bọn họ vốn luôn cho rằng tài trí hơn người.

Sau cuối thời, tổ chức Thiên Đường thần quốc thành lập, không ngừng khuếch trương khắp thế giới.

Lúc này bọn hắn phái ra sứ giả lại bị Ngô Nham Hồng ném vào trong chuồng heo, xem như trắng trợn đánh vào mặt của bọn họ.- Im lặng!Đúng lúc này một gã nam tử có mái tóc ngắn màu vàng, mặc tây phục, mắt ưng mũi cao nhìn qua thập phần tinh thần chậm rãi nói.Người này là bộ trưởng phân bộ Thiên Đường thần quốc tên Ân Đặc Đa.Một gã mỹ nam tử mày kiếm mắt sáng, trên mặt có vết kiếm thật sâu, tóc dài xõa vai hướng Ân Đặc Đa cúi người thi lễ nói:- Bộ trưởng, chúng ta tuyệt đối không thể buông tha cho Ngô Nham Hồng!

Hắn thật sự là quá ghê tởm, chúng ta nhất định phải báo thù!

Xin cho tôi thống lĩnh bộ đội đi tiêu diệt Ngô Nham Hồng, cho hắn biết hậu quả khi dám đối nghịch với Thiên Đường thần quốc chúng ta!Mỹ nam tử này là đoàn trưởng quân đoàn phân bộ Thiên Đường thần quốc tên A Lịch Khắc Tư.

Hắn là cường hóa giả song thuộc tính nhanh nhẹn cùng cường độ.

Đồng thời từng tham gia huấn luyện bộ đội đặc chủng cùng sát thủ vô cùng nghiêm khắc.

Đã lấy sức một mình giải quyết một liên bộ đội tinh anh của Thái quân, là một cường giả cực kỳ đáng sợ.Trong mắt Ân Đặc Đa thoáng hiện vẻ cơ trí, chậm rãi nói:- Không, A Lịch Khắc Tư!

Ngô Nham Hồng cũng không phải một kẻ phế vật.

Tuy rằng hắn ngang ngược kiêu ngạo, tàn nhẫn tự đại nhưng sức chiến đấu của bộ đội hắn rất mạnh.

Bản thân hắn cũng là một cường giả đáng sợ.

Cho dù quân đoàn của chúng ta có thể tiêu diệt hắn nhưng cũng phải trả giá cực lớn.

Điều này không phù hợp lợi ích của Thiên Đường thần quốc chúng ta.

Chúng ta cần nắm giữ cả Thái Lan, nếu lực lượng của chúng ta hao tổn quá lớn thì thập phần bất lợi.

Trong đoạn thời gian tới trọng tâm của cấp trên vẫn đặt tại Châu Âu, Châu Phi, cùng khu Trung Đông!

Chúng ta rất khó đạt được viện binh!Tuy rằng Thiên Đường thần quốc đã bắt đầu tiến hành bố cục toàn cầu, nhưng trung tâm ích lợi của bọn hắn vẫn là Châu Âu.

Bọn hắn vừa thoát khỏi sự khống chế của tang thi lẫn biến dị thú, chuyện đầu tiên muốn làm chính là thu phục các thành phố lớn tại Châu Âu.

Bọn hắn sắp xếp bộ đội khắp toàn cầu, nhưng phần đông tinh anh vẫn lưu ở Âu Châu.Trong mắt A Lịch Khắc Tư chớp động tinh quang tiếp tục thỉnh chiến:- Ngô Nham Hồng khiêu khích Thiên Đường thần quốc vĩ đại, đây là chuyện không cách nào tha thứ.

Chúng ta phải trừng phạt hắn!

Bộ trưởng, tôi nguyện ý chỉ đem đệ nhất doanh đi tiêu diệt Ngô Nham Hồng!

Để cho hắn kiến thức lực lượng của chúng ta!A Lịch Khắc Tư tràn ngập tự tin đối với tinh nhuệ doanh của mình, trong đội ngũ toàn bộ đều là dũng sĩ dũng cảm nhất, hắn tin tưởng dùng binh lực một doanh có thể đánh bại Ngô Nham Hồng.

Theo hắn xem ra đám người Ngô Nham Hồng chỉ là một đám dân bản xứ đáng buồn cười mà thôi.Trong mắt Ân Đặc Đa thoáng hiện hàn quang quát lạnh:- Không được!

A Lịch Khắc Tư, tôi không cho phép anh một mình xuất chiến, đây là mệnh lệnh!Trong mắt A Lịch Khắc Tư chợt lóe dị quang chậm rãi ngồi trở xuống:- Dạ, bộ trưởng!Một gã cán bộ trực tiếp chất vấn:- Nếu vậy chẳng lẽ chúng ta khoanh tay nhìn đám dân bản xứ đối đãi tàn nhẫn với sứ giả cùng đồng bào của chúng ta mà không làm chút gì sao?Ân Đặc Đa lộ ra tia mỉm cười tự tin:- Không!

Tôi sẽ cho Ngô Nham Hồng trả giá thảm thống bởi vì sự ngạo mạn cùng tự đại của chính mình.

Chúng ta không cần ra tay, sẽ có người giúp chúng ta hạ thủ!Trong Đại Lan sơn.Một gã trung niên nam tử tóc vàng mắt xanh tên An Lôi Đặc đi về hướng sơn động mà nhóm người Nhạc Trọng đang ẩn giấu.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 620: Hợp tác!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Giơ tay lên!

Nếu không chúng tôi nổ súng!Đột nhiên từ trong bụi cây vươn ra hai khẩu súng trường nhắm ngay An Lôi Đặc.An Lôi Đặc giơ cao hai tay đúng mực nói:- Tôi không có ác ý, tôi là sứ giả Thiên Đường thần quốc An Lôi Đặc, có chuyện quan trọng muốn thương lượng với thủ lĩnh Nhạc Trọng!

Tôi biết hắn đang ở trong này, mời các anh cho tôi gặp mặt một lần!Hiện tại là cuối thời mà không phải thế giới có trật tự, An Lôi Đặc không hề bãi cái giá, nếu không bị đám người man rợ này bắn chết cũng thật quá oan uổng.

Hiện tại không có chính phủ đến bảo hộ những sứ giả nước ngoài đến.Nếu trước cuối thời, Phí Lỗ Tư dù sao có thân phận người ngoại quốc, cảnh sát Thái Lan cũng không dám tùy tiện động tới hắn, càng không cần nói tới dám ném hắn vào trong chuồng heo.- Chờ một chút!Một gã chiến sĩ nhìn An Lôi Đặc nói một câu, nhanh chóng quay đầu chạy vào trong rừng.- Sứ giả Thiên Đường thần quốc?

Quả nhiên lợi hại, bọn hắn lại có thể tìm tới nơi này!Nhạc Trọng vừa nghe gã chiến sĩ hội báo, trong mắt thoáng hiện dị quang thầm nghĩ.Từ sau khi Nhạc Trọng dẫn người đi vào Đại Lan sơn, đã rất nỗ lực hủy diệt hết thảy dấu vết.

Nhưng hắn thật sự không ngờ vẫn bị người phát hiện chỗ ẩn thân của mình.Trên thực tế đây cũng là do có chút vận khí, khi Nhạc Trọng dẫn theo mọi người trốn vào Đại Lan sơn, nhóm người đông đúc lại vừa lúc bị vệ tinh gián điệp Châu Âu chụp được, vì vậy mới bị người phát hiện tung tích.- Để cho hắn lại đây!Nhạc Trọng trầm mặc một lúc nhìn gã chiến sĩ nói.An Lôi Đặc được dẫn tới trước mặt hắn rất nhanh.An Lôi Đặc cẩn thận đánh giá nam tử bị người đặt tên là bạo chúa, từng giận dữ giết hại hơn bốn ngàn người bản xứ trước mặt, vẻ mặt cung kính mỉm cười nói:- Nhạc Trọng tiên sinh tôn kính!

Tôi là sứ giả Thiên Đường thần quốc An Lôi Đặc, thật cao hứng có thể nhìn thấy anh!Vô luận trong lòng An Lôi Đặc nghĩ như thế nào, nhưng hắn sẽ không biểu hiện ra trên mặt, bởi vì hắn còn chưa sống đủ.Nhạc Trọng nhìn An Lôi Đặc trực tiếp hỏi:- An Lôi Đặc, anh tìm tôi có chuyện gì?[CHARGE=3]Đúng lúc này Trần Dao bưng hai chén trà đi tới đặt trước mặt hai người, sau đó ngồi xuống bên cạnh Nhạc Trọng, lẳng lặng nhìn An Lôi Đặc.- Cám ơn!An Lôi Đặc nhìn Trần Dao ngồi bên cạnh Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện nét khác thường, sau đó nhìn sang Nhạc Trọng mỉm cười, đem một phần văn kiện đưa cho hắn:- Nhạc Trọng tiên sinh, Thiên Đường thần quốc hi vọng cùng ngài hợp tác cùng nhau tiêu diệt tên ác ôn kỳ thị chủng tộc mãnh liệt như Ngô Nham Hồng.

Đây là bản đồ phân bố thế lực của Ngô Nham Hồng, hi vọng có thể hữu dụng đối với ngài!Nhạc Trọng tiếp nhận phần văn kiện kia nhìn xem, đó là bản đồ về Thái Lan, đánh dấu thế lực khắp các nơi của Ngô Nham Hồng, số lượng bộ đội đóng quân cùng dân cư.Chỉ xem phần văn kiện này đã xem như vượt qua giá trị của một doanh bộ đội.

Những tin tình báo này là do Thiên Đường thần quốc sắp xếp nhiều quân cờ, hao phí thật lớn tinh lực mới lấy được tới tay, rất nhiều thế lực bí ẩn dù chính Nhạc Trọng cũng không biết.Nhạc Trọng nhìn phần văn kiện kia, lại ném lên bàn nhìn chằm chằm An Lôi Đặc lạnh lùng nói:- Chưa đủ!

Chỉ có phần bản đồ phân bố thế lực này thôi vẫn chưa đủ!

Các anh cần dùng tôi làm thanh đao, ít nhất phải làm cho thanh đao này đủ sắc bén mới được.

Chúng tôi chỉ có chút nhân thủ cùng trang bị như vậy, cho dù có được phần bản đồ này tối đa chỉ có thể tạo thành một chút phiền toái cho hắn mà thôi.

Tôi cần vũ khí, thật nhiều vũ khí!

Chỉ có được đầy đủ trang bị vũ khí tôi mới có thể võ trang cho bộ hạ của mình tử chiến cùng Ngô Nham Hồng!

Không có vũ khí tôi chỉ có thể lập tức di chuyển bộ đội rời khỏi nơi này!Chân mày An Lôi Đặc nhíu lại, trên mặt vẫn mang theo dáng mỉm cười thập phần hoàn mỹ, lại lấy ra thêm một phần văn kiện đưa cho Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng tiên sinh, xin ngài nhìn thêm phần văn kiện này nữa.

Phần này có thể thỏa mãn được yêu cầu của anh!Nhạc Trọng tiếp nhận văn kiện nhìn xem, trong lòng nhấc lên từng trận sóng to gió lớn.

Bên trong văn kiện ghi chép lại vị trí nơi đóng quân của biên quân Thái Lan cùng kho vũ khí dự trữ.

Có được phần văn kiện này, Nhạc Trọng sẽ dễ dàng tìm được những vị trí kia, chỉ cần hắn tiêu diệt xong tang thi ở đó, như vậy sẽ lấy được thật nhiều vũ khí.Thiên Đường thần quốc có thể nhanh chóng phát triển khắp các nơi trên thế giới đó là bởi vì họ có thật nhiều xí nghiệp cùng tổ chức gián điệp trên toàn thế giới.

Thật nhiều quân doanh khắp các nơi trên thế giới đều bị bọn hắn nắm giữ trong tay.Những trụ sở bí mật giấu kín trong rừng núi hoặc dưới lòng đất thì bọn họ không thể phát hiện, nhưng những nơi đóng quân chung quanh các thành thị thì bọn họ lại thập phần rõ ràng.Chính vì lợi dụng ưu thế tình báo nên Thiên Đường thần quốc mới có thể nhanh chóng nở hoa kết quả khắp thế giới, phát triển lớn mạnh.Nhạc Trọng cẩn thận nhìn phần văn kiện kia một lúc mới lạnh lùng hỏi:- Các ông có yêu cầu gì?Vẻ mặt An Lôi Đặc chân thành nói:- Chúng tôi hoàn toàn không có yêu cầu gì!

Chúng tôi chỉ thật sự muốn cùng ngài hợp tác.

Chỉ hi vọng ngài sau khi tiêu diệt tên Ngô Nham Hồng ác ôn kia, có thể đem toàn bộ đồng bào đang bị ngược đãi của chúng tôi trả lại chúng tôi.

Hơn nữa cho phép chúng tôi được tự do thông thương trong lãnh địa của ngài!Trên thực tế hắn không có hứng thú nghĩ cách cứu viện những đồng bào bị bắt giữ kia.

Nhưng nếu hắn không đưa ra chút điều kiện hắn lo lắng Nhạc Trọng sẽ hoài nghi động cơ của hắn.Nhạc Trọng trầm tư một lúc chậm rãi nói:- Tôi có thể đem đồng bào của các ông trả lại cho các ông.

Nhưng việc tự do thông thương còn để cho tôi suy nghĩ lại một chút!An Lôi Đặc thoáng giả vờ do dự một lát gật gật đầu nói:- Được rồi!Nhạc Trọng vươn tay với An Lôi Đặc mỉm cười nói:- Hi vọng chúng ta có thể hợp tác khoái trá!An Lôi Đặc cũng nhìn hắn lộ ra dáng mỉm cười chân thành, bắt tay hắn:- Hợp tác khoái trá!Ở bên trong một quân doanh Thái Lan, thật nhiều tang thi mặc quân phục Thái Lang đang lẳng lặng ở yên bên trong, chung quanh một mảnh yên tĩnh.

Nếu không có tang thi Z đẳng cấp cao gọi về, chúng sẽ luôn bảo trì loại trạng thái này thẳng tới khi nào tiến hóa hoặc ngửi được mùi vị của sinh linh.Một trận thanh âm động cơ xe gầm rú đột nhiên vang lên, bị thanh âm gầm rú hấp dẫn, từng đàn tang thi bên trong quân doanh bắt đầu hướng địa phương truyền tới thanh âm chậm rãi di động.Ở bên ngoài quân doanh, bên trong một quân xa nhảy xuống mấy trăm chiến sĩ, người cầm đầu chính là Trần Dao.- Giết!Trần Dao nhìn tang thi bên trong quân doanh, trong mắt chợt lóe dị quang, lạnh lùng ra lệnh.- Mọi người đi theo tôi!Dưới mệnh lệnh của Trần Dao, Cam Đào gầm lên một tiếng liền mang theo bộ hạ cầm Đường đao phảng chế trong tay vọt vào bên trong quân doanh.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 621: Nhện hoa độc biến dị!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhân loại vốn thập phần thông minh, chính bởi vì có được trí tuệ nên nhân loại mới có thể lấy thân thể yếu ớt đứng trên đỉnh thực vật liên của địa cầu.

Sau khi biến dị thú xuất hiện, rất nhiều người đều nghĩ dùng thuộc da của chúng chế tạo bì giáp cứng cỏi.

Nhạc Trọng dẫn người giết chết thật nhiều người bản xứ, thu được rất nhiều bì giáp cấp thấp.

Tuy không thể phòng ngự tử đạn, nhưng có thể ngăn cản móng vuốt của tang thi cấp thấp đánh trúng.Sau khi trang bị loại bì giáp cấp thấp này, tỉ lệ tử vong khi bộ đội của Nhạc Trọng đối chiến với tang thi liền giảm xuống thấp nhất.

Mỗi người khi chống cự tang thi bình thường đều anh dũng xông lên phía trước, xem như bọn chúng là đá đặt chân giúp họ cường hóa.Bên trong quân doanh chỉ có hơn tám trăm con tang thi, thật nhanh đã bị Cam Đào giết chóc không còn.Chém giết xong toàn bộ tang thi, theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng các chiến sĩ tự động đem thi thể tang thi họp cùng một chỗ đốt lửa thiêu hủy.Tang thi tiến hóa ra binh chủng mới như thôn phệ giả đã gây ấn tượng thật sâu cho Nhạc Trọng, thôn phệ giả tiến hóa tới cực hạn có thể tiêu diệt cả một chiếc xe tăng.[CHARGE=20]Đương nhiên trong cuộc chiến tập thể tác dụng của thôn phệ giả kém hơn xe tăng, nhưng Nhạc Trọng không muốn lưu lại thi thể tang thi để thôn phệ giả có cơ hội cắn nuốt.

Loại quái vật đáng sợ kia ít một con đỡ một con.- Lần này thu hoạch không nhỏ!Nhạc Trọng bước vào quân doanh, liền thấy được hai mươi chiếc xe tăng bày thật chỉnh tề ngay bên ngoài, trong lòng mừng như điên.Thiên Đường thần quốc cung cấp văn kiện cho Nhạc Trọng có thật nhiều địa điểm đóng quân cùng kho trang bị vũ khí là sự thật, nhưng đại bộ phận đều nằm ở Cao Sơn thị cùng Lan Sơn thị.

Ở khu vực đóng quân này, kho trang bị vũ khí đại bộ phận đã bị Lý Quang Ý cùng Ngô Nham Hồng đi qua thu về trang bị lực lượng võ trang cho chính mình.Nhạc Trọng cũng tìm được một kho trang bị vũ khí cùng ba quân doanh.

Bên trong ba quân doanh cũng chỉ là nơi đóng quân bình thường cấp bậc biên phòng liên bộ đội.

Mà một quân doanh còn lại là xe tăng doanh biên phòng Thái quân.

Lấy quân doanh này thu được hai mươi chiếc xe tăng, xem như Nhạc Trọng mới thu hoạch được một số.Nhưng Nhạc Trọng mới thoáng hưng phấn một chút thì chân mày chậm rãi nhíu lại.Cam Đào đi tới bên Nhạc Trọng hưng phấn nói:- Thủ lĩnh, chúng ta lần này giàu to rồi, không ngờ đây là xe tăng doanh, lần này xem như chúng ta cũng có xe tăng!Xe tăng chính là vương giả lục chiến, có được bộ đội xe tăng một doanh này, cho dù gặp mười vạn tang thi thì đội ngũ của Nhạc Trọng cũng có thể dễ dàng đánh bại.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Cam Đào, thản nhiên hỏi:- Trong các anh có ai biết lái nó?Cam Đào chợt sửng sốt cau mày.

Lái xe tăng là một môn kỹ thuật, không phải bất kỳ ai leo lên liền có thể thuần thục lái được một chiếc xe tăng.Vũ khí tiên tiến thế nào nếu như không có người thích hợp sử dụng chúng thì so ra còn kém hơn một khẩu súng trường.

Chính bởi vì như thế Nhạc Trọng mới cau mày.

Hai mươi chiếc xe tăng chứng thật là một số tài sản không nhỏ, nhưng muốn chúng phát huy được chiến lực hắn lại không có nhân tài sử dụng.- Ah…- Địch tập kích…- …Đột nhiên từ bên quân doanh truyền tới tiếng súng dày đặc cùng tiếng kêu khóc thảm thiết của các chiến sĩ.Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến không hề có chút do dự phát động ảnh bộ hướng chỗ tiếng súng vọt tới.Trong lòng hắn mỗi chiến sĩ tận tâm chiến đấu đều là của cải quý giá, hắn sẽ không dễ dàng buông tha bất kỳ gã bộ hạ nào.Chỉ bốn giây sau Nhạc Trọng đã đi tới địa phương vang lên tiếng súng.Chỉ thấy trong khu vực kia tuôn ra một mảng lớn những con nhện đen cỡ hai bàn tay đang hướng đám chiến sĩ vọt tới.- Quái vật 14 cấp: Nhện hoa độc biến dị.

Một loại nhện quần cư biến dị có độc tính kịch liệt!Các chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng điên cuồng dùng súng bắn phá đàn nhện độc đang xông tới.Màn đạn kim loại trút xuống đàn nhện độc đem thân thể chúng bắn nát, mỗi một con nhện độc bị bắn dập nát thân thể nổ bung, chảy ra nọc độc màu xanh biếc đầy tính ăn mòn, đem mặt đất ăn mòn thành một đám lỗ nhỏ.Lực phòng ngự của nhện độc biến dị cực thấp, nhưng tốc độ lại nhanh, áp đảo trên tang thi 1, chúng nó rất nhanh đã hướng các chiến sĩ vọt lên.Một gã chiến sĩ sau khi bắn chết hơn mười con nhện độc liền bị tám con nhện nhảy lên trên người hướng đầu của hắn bò đi.- Đi chết đi…đi chết đi…Gã chiến sĩ thần tình hoảng sợ vỗ mạnh vào một con nhện độc trên người, đem nó đánh thành dập nát.- Ah…Thân thể con nhện độc vỡ vụn, nọc độc màu xanh trực tiếp ăn mòn tay phải cùng bì giáp trên thân thể hắn, làm hắn đau đớn đến mặt mày đều vặn vẹo.Bảy con nhện hoa độc còn lại thập phần linh mẫn nhảy lên đầu gã chiến sĩ hung hăng cắn lấy cổ hắn, nọc độc kịch liệt liền rót vào trong thân thể gã chiến sĩ, làm cho hắn lập tức xụi lơ trên mặt đất.Vô số nhện độc lập tức bổ nhào bò lên người gã chiến sĩ, đem thân thể hắn bao phủ.Khi Nhạc Trọng đuổi tới hiện trường đã có tám gã chiến sĩ bị nhện độc cắn nuốt.- Toàn bộ rút quân!Nhạc Trọng tranh thủ phát ra mệnh lệnh, tay phải vung lên, phát động kỹ năng ma viêm trong chớp mắt bắn ra một cỗ hỏa diễm phong bạo bao phủ lên đàn nhện độc phía trước.Bị hỏa diễm phong bạo cuốn lấy, từng tảng lớn nhện độc bị thiêu hủy biến thành tro tàn.Trần Dao đi tới bên người Nhạc Trọng, hai tay vỗ xuống đất, ba mươi cây mây thô to từ trong đất kéo dài ra, giống như đập ruồi điên cuồng vỗ lên đàn nhện, đánh dập nát một mảng lớn.Trần Dao dẫn dắt Thiên Hoa hội chiến đấu khắp nơi, vì hoàn cảnh bức bách nên tiềm lực của nàng đã hoàn toàn bị kích phát.

Hiện tại nàng đã tăng lên 39 cấp, sức chiến đấu vô cùng mạnh mẽ.Người nếu bị bức tới tuyệt cảnh không đợi chết thì phải bộc phát ra tiềm lực đáng sợ.

Lúc trước nếu Nhạc Trọng không phải bị dồn tới tuyệt cảnh cũng sẽ không dám cầm mộc bổng tân thủ gõ nát đầu tang thi.Hai người Phan Kim Dũng cùng Cam Đào đều cầm súng tự động hướng đàn nhện không ngừng bắn phá.Bạch Cốt lại giống như đội viên cứu hỏa, không ngừng chạy khắp chung quanh chém giết đàn nhện độc.Ma viêm của Nhạc Trọng cực kỳ hung mãnh, chỉ một đoàn hỏa diễm phong bạo đã có tảng lớn đàn nhện hóa thành tro tàn.

Hắn chẳng khác gì ma thần hỏa diễm không ngừng bắn ra từng đoàn ngọn lửa công kích lan tràn khắp nơi.Nhưng cho dù là như thế vẫn có nhện độc rải rác bò theo hướng khác dũng mãnh lao tới những chiến sĩ cường hóa cấp thấp.- Rút khỏi quân doanh, quay về mặt đường lớn!

Cam Đào, anh tổ chức chống cự!Nhạc Trọng thấy vậy trầm giọng ra lệnh.Ở bên trong binh doanh địa hình phức tạp, còn có thật nhiều kiến trúc đủ loại, được kiến trúc che giấu bị đàn nhện công kích thật khó lòng phòng bị.Nhưng một khi đi tới địa phương rộng rãi, đàn nhện sẽ dễ đối phó hơn.

Dù sao nhóm người Nhạc Trọng có mang theo hỏa lực hung mãnh, có tới sáu chiếc xe chở trọng súng máy 12.7mm.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 622: Biến dị thú tam giai đại chiến! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Triệt!Cam Đào gật đầu, thân hình chớp động nhanh chóng dẫn người rút lui khỏi quân doanh.- Đi theo tôi, tôi thật muốn nhìn xem sào huyệt của chúng nó ở nơi nào!Nhạc Trọng nhìn phương hướng đàn nhện không ngừng tràn tới phóng qua.

Hắn muốn chặt đứt ngọn nguồn mà bọn chúng xuất hiện.Biến dị thú vẫn luôn sẽ có một con biến dị thú nhị giai hoặc tam giai làm thủ lĩnh chỉ huy hành động của bọn chúng.

Chỉ cần tiêu diệt thủ lĩnh của chúng thì chúng sẽ tự động tan rã.Trần Dao cùng Phan Kim Dũng theo sát sau lưng hắn.Trên đường đi, Nhạc Trọng dựng lên một tầng ma viêm bảo hộ, đem toàn bộ những con nhện đánh tới thiêu thành tro tàn.Giống như cảm ứng được nguy hiểm, đàn nhện vốn đang phóng ra ngoài lại đột nhiên rút quân, liên tục tấn công Nhạc Trọng, nhưng chỉ vừa nhào tới liền bị ma viêm thiêu hủy thành tro bụi.Bạch Cốt theo sát bên cạnh hắn, gai xương tung bay, nhưng lúc thân thể đàn nhện bị phá nát lại phun ra nọc độc ăn mòn gai xương của hắn.Thân thể Bạch Cốt đao thương bất nhập, dù là loại đạn trọng súng máy 12.7 mm cũng không thể xỏ xuyên qua, nhưng lại bị nọc độc ăn mòn gai xương.

Vì vậy hắn chém giết thêm một trận cuối cùng ngừng tay, chỉ đi theo sát bên người Nhạc Trọng.[CHARGE=3]Tốc độ của Bạch Cốt lúc này đã tăng hơn gấp mười lần, còn nhanh hơn tiến hóa giả nhanh nhẹn cấp thấp, nhện độc căn bản không theo kịp tốc độ của hắn, cũng không thể nhảy lên người hắn.Nhạc Trọng dọc theo phương hướng nhện hoa độc xuất hiện phóng đi, chạy nhanh chừng một cây số hắn đã đi tới bên trong một khu núi rừng rậm rạp.Hắn vừa bước vào phiến núi rừng, đột nhiên từ hai bên đại thụ xuất hiện hai con nhện hoa độc lớn chừng chậu rửa mặt, toàn thân bao phủ lông rậm màu đen, tám chân thật lớn.

Hai con nhện biến dị há miệng phun ra hai đạo tơ nhện màu trắng sền sệt hướng chỗ Nhạc Trọng bắn tới.- Quát vật 60 cấp: Nhện hoa độc biến dị nhị giai!Hai con nhện lớn vừa xuất hiện, một cỗ cảm giác cực kỳ nguy hiểm nảy lên trong lòng Nhạc Trọng, hắn lập tức nhảy lui ra sau, đồng thời phát động cảm tri nhãn, thấy được tin tức về hai con nhện độc kia.Hai luồng tơ nhện màu trắng sền sệt oanh thẳng địa phương Nhạc Trọng vừa đứng, tơ nhện sền sệt kia chính là lực lượng bổn nguyên của hai con nhện lớn, uy lực cực kỳ đáng sợ.

Một khi bị tơ nhện oanh trúng, tơ nhện chẳng những co rút cực nhanh, đem con mồi chặt chẽ trói lại, đồng thời còn tản mát ra một cỗ khí thể gây tê, làm con mồi bị mất đi sức chống cự.Cho dù là Thiểm Điện tam giai bị nhện độc nhị giai phun trúng quấn chặt cũng sẽ hoàn toàn mất đi sức chống cự, chỉ còn hậu quả bị cắn nuốt.

Đương nhiên Thiểm Điện có được tốc độ siêu âm, tự nhiên không khả năng sẽ bị đánh trúng.Nhạc Trọng tránh khỏi hai luồng tơ nhện, ngay lập tức phóng ra gai độc liên tục bắn sáu phát về hướng hai con nhện kia.Phanh!

Phanh!Bị sáu gai độc liên tục bắn phá, thân thể một con nhện trực tiếp nổ tung, bắn ra dòng máu xanh biếc văng ra tung tóe, đem đại thụ ăn mòn thành lỗ hổng lớn.Nhện độc nhị giai là biến dị thú công kích mạnh nhưng phòng thủ yếu ớt.

Công kích của chúng dù gặp biến dị thú tam giai cũng có thể giết chết.

Nhưng thân thể của chúng dù là viên đạn súng trường cũng xuyên thủng được, càng không cần nói tới uy lực của gai độc.Con nhện còn lại bị trúng gai độc thân thể tạc ra một lỗ máu thật lớn, nhẫn nhịn đau đớn bỏ chạy.Tay phải Nhạc Trọng vung lên, một đoàn ngọn lửa đỏ đậm nháy mắt nổ bắn ra, nhanh như hỏa tiễn oanh thẳng lên đại thụ, ngọn lửa nóng rực lập tức thiêu hủy đem con nhện độc nhị giai kia thiêu thành tro tàn.Hai con nhện nhị giai tuôn ra một hộp báu màu xanh, một quyển kỹ năng thư tam cực.- Kỹ năng cường kích thương 3 cấp, đem năng lượng tập trung trên viên đạn, khi bắn ra tăng cường thêm uy lực.

Kỹ năng này là kỹ năng chủ động.

Phát động một lần hao tổn thấp nhất 10 điểm tinh thần lực, 5 điểm thể lực.

Uy lực kỹ năng cùng hình thành viên đạn, cấp bậc cường hóa kỹ năng có quan hệ tới việc tiêu hao tinh thần lực cùng thể lực!Trong hộp báu màu xanh nhảy ra một bộ phòng hộ phục 3 cấp thật thưa thớt.Khả năng lấy được phòng hộ phục là thấp nhất, Nhạc Trọng chém giết vô số địch nhân, đại bộ phận đều là phòng hộ phục 2 cấp, loại 3 cấp hắn chỉ có một bộ.

Đây là bộ thứ hai mà hắn có được, khả năng này quả thật có thể so sánh với bảo vật 4 cấp.- Đây là kỹ năng dành cho cường hóa giả cường hóa phương diện súng ống chuyên tinh!Nhạc Trọng nhìn thoáng qua kỹ năng 3 cấp cường kích thương, trực tiếp thu vào trong trữ vật giới chỉ.Hắn có thật nhiều kỹ năng chủ động nhưng khuyết thiếu điểm kỹ năng cường hóa, tự nhiên không dự tính học tập loại kỹ năng chủ động 3 cấp này.Sau khi hắn thủ tiêu hai con nhện độc nhị giai, những con nhện còn lại cũng không bỏ chạy tán loạn mà lại điên cuồng xông lên, không ngừng vọt về phía hắn.Hắn chứng kiến những con nhện biến dị không ngừng lao tới, trong lòng vừa động:- Biến dị thú nhị giai đã chết mà chúng vẫn không bị tán loạn, chẳng lẽ còn có biến dị thú tam giai?Vừa xử lý những con nhện độc công tới hắn vừa tính toán trong lòng:- Theo hình thức công kích của con nhện nhị giai mà xem, nhện hoa độc hẳn là biến dị thú công kích mạnh nhưng phòng thủ yếu.

Tốc độ của chúng khá nhanh, lực phòng ngự lại cực thấp.

Nếu loại biến dị thú tam giai như vậy mình hẳn là có cơ hội chiến thắng được!Nhạc Trọng quay đầu nhìn Trần Dao cùng Phan Kim Dũng trầm giọng nói:- Hai người quay về đi, tôi muốn đi vào nhìn một chút!Biến dị thú tam giai cực kỳ khủng bố, hắn cũng không nắm chắc tất thắng.

Một mình hắn còn có thể chạy trốn, nhưng nếu mang theo hai người chỉ sợ sẽ cùng chết trong khu rừng này.Bởi vì tốc độ của Nhạc Trọng nhanh gấp mười tám lần, cho dù đối diện với Thiểm Điện cũng có thể kịp thời làm ra phản ứng, không đến mức bị một chiêu miểu sát, vì vậy hắn mới sinh ra ý định đối chiến cùng biến dị thú tam giai.

Nếu không hắn cũng không dám dễ dàng đi trêu chọc bọn chúng.- Tự anh cẩn thận!Hiện tại Trần Dao đã trưởng thành hơn rất nhiều, nàng lo lắng dặn dò Nhạc Trọng một câu sau đó cùng Phan Kim Dũng phóng ra ngoài rừng.Mỗi bước đi của Trần Dao vô số bụi cỏ mềm mại chung quanh nàng biến thành sắc bén như đao kiếm, giống như có sinh mạng chém giết những con nhện độc biến dị vây quanh nàng.

Ở trong khu rừng tràn đầy thực vật rậm rạp, thực lực của nàng có thể phát huy đến cao nhất.Nhạc Trọng thấy hai người đã rời khỏi, lập tức phát động hợp thể phòng hộ thuật, ở ngoài cơ thể ngưng tụ ra một tầng cốt khải, gai xương kéo dài nhảy lên một thân đại thụ, sau đó nhanh chóng dọc theo phương hướng đàn nhện độc xuất hiện đi tới.Nhạc Trọng chạy nhanh trong rừng thêm hai cây số chợt nghe được thanh âm tiếng rống to rung trời.Hắn lặng lẽ đi tới một thân cây đại thụ, hướng chỗ phát ra thanh âm tiếng rống nhìn qua.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 623: Biến dị thú tam giai đại chiến! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChỉ thấy trên mặt đất trong khu rừng sinh trưởng một tảng lớn những đóa hoa màu tím, chẳng khác gì biển hoa tím.

Bên trong trung tâm lại sinh trưởng một gốc thực vật chẳng khác gì tử ngọc tạo thành, có bảy phiến lá tím, còn có một trái cây màu tím tản ra hương thơm kỳ dị.Cách gốc thực vật kia chừng trăm thước có một con vượn lớn thân cao bốn thước, dáng người cực kỳ to lớn khôi ngô, toàn thân mọc đầy lông đỏ, hai tay dài lên móng vuốt sắc bén tới mười phân sáng loáng, hình dáng xấu xí dữ tợn đang bị một đoàn tơ nhện màu trắng trói chặt.Ở một bên khác có một con nhện khổng lồ thân cao hai thước, toàn thân đầy lông rậm màu đen, tám chân lớn còn lớn hơn chân nhân loại nhìn thật khủng bố.- Biến dị thú 85 cấp: Bạo Liệt Viên tam giai!- Biến dị thú 76 cấp: Nhện hoa độc biến dị tam giai!- Hai con biến dị thú tam giai!Nhạc Trọng nhìn thấy hai con biến dị thú trong lòng rùng mình, sau đó lại nhìn qua chỗ gốc thực vật màu tím kia.

Dù với cự ly xa tới một cây số nhưng hương vị từ gốc thực vật tản ra thật làm người thanh thản sảng khoái vô cùng.Con Bạo Liệt Viên tam giai có được cự lực đánh dẹp một chiếc xe tăng, tốc độ chỉ kém hơn Thiểm Điện hai phần, có được lực phòng ngự ngăn cản được đạn pháo 37mm pháo kích.

Lực lượng bổn nguyên của nó chính là quái lực, một quyền có thể oanh dẹp một cỗ xe tăng.

Trong biến dị thú tam giai nó cũng là sự tồn tại cực kỳ khủng bố, dễ dàng xé rách hổ báo.

Nếu nó trực tiếp oanh trúng Nhạc Trọng một quyền, cho dù hắn đỡ được nhưng phải bị oanh bay hơn mười thước xa, bị thương không nhẹ.Nhưng con Bạo Liệt Viên khủng bố như vậy lại bị đoàn tơ nhện màu trắng trói chặt mà chỉ điên cuồng giãy dụa, đem tơ nhện kia căng thẳng tới mức cơ hồ tản ra.[CHARGE=20]Con nhện tam giai cũng không chút hoang mang tiếp tục mở to miệng phun ra tơ nhện màu trắng, không ngừng đem thân thể con vượn kia cuốn chặt.Con vượn khổng lồ gầm lên giận dữ, cuối cùng ngay cả đầu của nó cũng bị tơ nhện cuốn chặt không thể thở, chỉ kiên trì được hai giây nó đã ngã trên mặt đất, bị khí thể gây tê trong tơ nhện hoàn toàn làm tê dại.Đúng lúc này một đạo thân ảnh màu xám nhanh như mũi tên nhọn vọt về hướng con nhện tam giai kia.- Biến dị thú 73 cực: Hôi Ảnh Thử tam giai!Nhạc Trọng tập trung nhìn vào thân ảnh màu xám kia, đó là một con chuột thân cao 2m70, thân thể khoác lân giáp màu xám, tứ chi đều thật dài, móng vuốt sắc bén.

Lực phòng ngự của Hôi Ảnh Thử mạnh hơn Thiểm Điện, nhưng tốc độ thì chậm hơn một bậc.Dù là như thế nhưng tốc độ của con chuột kia cũng đã tiếp cận vận tốc âm thanh, vừa động như sấm sét, khoảng cách trăm thước cơ hồ chỉ nháy mắt đã xuyên qua, hung hăng đánh tới con nhện độc tam giai kia.Nhìn thấy con nhện tam giai sắp bị con chuột kia đánh té trên mặt đất, nhưng con chuột đột nhiên lăng không khựng lại, một tia tơ nhện trong suốt mà mắt thường rất khó thể nhìn thấy được đang quấn quanh trên người của nó.Tơ nhện trong suốt kia là do con nhện tam giai bày ra cạm bẫy trước đó, năng lực chiến đấu của thân thể nó rất yếu, con vượn kia chỉ cần tát nó một cái đủ chụp chết nó.

Nhưng nó là chuyên gia đỉnh cấp về cạm bẫy, chỉ cần là con mồi đi vào khu vực của nó cho dù cấp bậc cường hóa mạnh hơn nó thì nó cũng có thể giết chết.Con chuột kia điên cuồng vung móng vuốt, trảm lên trên tơ nhện trong suốt kia, đem tơ nhện chặt đứt, liền rớt xuống đất.Con chuột vừa rơi xuống đất, con nhện độc liền phun ra từng đạo niêm dịch màu trắng bắn lên người con chuột tam giai, trực tiếp quấn quanh người nó hình thành một quả cầu trắng siết chặt.Con chuột tam giai cố sức giãy dụa bên trong đoàn niêm dịch màu trắng, móng vuốt lợi hại không ngừng cắt xuống, đem tơ nhện xé rách.Con nhện độc biến dị cũng không ngừng phun ra tơ nhện quấn chặt lấy thân thể con chuột kia, làm nó không cách nào động đậy.Con chuột biến dị giãy dụa ước chừng năm phút thời gian rốt cục xụi lơ bên trong tơ nhện không cách nào nhúc nhích.Ngay lúc hai con biến dị thú tam giai đại chiến, Nhạc Trọng lặng yên không một tiếng động rút súng ngắm ưng hình nhắm ngay đầu con nhện tam giai bóp cò.Phanh!Nương theo sau một tiếng súng vang thật lớn, viên đạn trực tiếp oanh thẳng vào trong mắt con nhện độc trực tiếp oanh ra một lỗ máu thật lớn, vô số máu huyết màu xanh biếc tát đầy mặt đất, đem mặt đất đốt thủng bốc khói.Con nhện tam giai bị thương nặng, nhưng sinh mệnh lực lại cực kỳ ương ngạnh nên chưa lập tức tử vong, tám cái chân cùng vũ động điên cuồng bỏ chạy.

Nó là biến dị thú tam giai chuyên bố trí cạm bẫy, cũng không am hiểu chính diện chiến đấu.Con nhện độc kia tốc độ có thể so sánh với Thiểm Điện nhị giai, mạnh hơn lúc Nhạc Trọng phát động ảnh bộ một bậc, chỉ mấy lần chớp động đã không thấy bóng dáng, làm Nhạc Trọng muốn giết nó cũng thập phần khó khăn.Biến dị thú tam giai có đủ chủng loại, có nhát gan, hung mãnh, giả dối.

Loại nhện độc tam giai này thuộc dạng nhát gan, một khi bị thương sẽ lập tức chạy thoát không thấy bóng dáng.- Thật nhanh!Nhạc Trọng nhìn thấy con nhện độc nháy mắt mất dạng liền khẽ cau mày, trầm tư một thoáng, thân hình chợt lóe hướng gốc thực vật màu tím vọt tới.Ngay khi Nhạc Trọng vừa vọt tới cách gốc thực vật chừng trăm thước, một mảnh tơ nhện dài hẹp cơ hồ mắt thường khó thể thấy được đột nhiên từ dưới mặt đất dựng lên, quấn quanh trên người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng dùng lực giãy dụa, lực lượng gấp tám lần bùng nổ, nhưng tơ nhện nhìn qua trong suốt như sợi tóc lại cứng rắn còn hơn sắt thép hơn nữa tính dai cực mạnh, lực lượng của hắn không cách nào tránh thoát được tơ nhện trong suốt kia.Một mảnh tơ nhện dài hẹp trong suốt từ dưới mặt đất nhảy lên, tầng tầng bao bọc trên người Nhạc Trọng phong tỏa hành động của hắn.Nhìn thấy con mồi mắc câu, con nhện độc tam giai vốn đã trốn vào trong rừng lại bò đi ra đứng cách Nhạc Trọng hai trăm thước, mở to miệng hướng chỗ hắn phun ra từng đoàn tơ nhện màu trắng.- Mắc câu rồi!Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện hàn quang, thân thể nổ bắn ra năm đạo gai xương bén nhọn xoay tròn đem toàn bộ tơ nhện cứng rắn chặt đứt.

Hắn duỗi tay ra, một đoàn hỏa diễm cuồng bạo hướng đoàn niệm dịch màu trắng thổi quét tới.Bị ma viêm nóng rực oanh kích, đoàn tơ nhện niêm dịch lập tức bị thiêu hủy, phát ra tiếng vang tư tư ngay sau đó hóa thành khói độc màu đen biến mất không thấy gì nữa.Thân hình Nhạc Trọng chớp động rút súng ngắm ưng hình nhảy về bên phải, nhắm ngay con nhện độc tam giai nã một phát súng.Phanh!Nương theo sau một tiếng vang, con nhện độc bị thư kích đạn xuyên qua ánh mắt, ba con mắt lập tức nổ tung, viên đạn lại xỏ xuyên qua thân thể của nó, mở ra một lỗ thủng thật lớn, thật nhiều niêm dịch xanh biếc từ trong lỗ thủng trào ra.Bàn tay Nhạc Trọng vừa lật, liền thu súng ngắm ưng hình vào trong trữ vật giới chỉ, đồng thời gai độc lại xuất hiện trong tay hắn, không chút do dự hướng con nhện tam giai bắn sáu phát.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 624: Liên tục thu hoạch!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnÁnh mắt con nhện bị thương nặng, trong khoảnh khắc không thể nhìn thấy được gì, theo bản năng hướng địa phương khác chạy trốn.

Nhạc Trọng bắn ra sáu phát gai độc nhưng chỉ có hai phát trúng thân thể nó, oanh ra hai lỗ máu cực lớn, niêm dịch xanh biếc không ngừng chảy ra.Nhạc Trọng vung tay chỉ về hướng con nhện kia, hào quang chợt lóe, một quả cầu lửa liền bắn ra oanh thẳng lên thân thể của con nhện tạc ra một lỗ thủng lớn.Con nhện biến dị liên tục bị trọng thương, thật nhiều máu tươi chảy ra, sinh mệnh lực bắt đầu xói mòn, tốc độ cũng đã biến thành chậm chạp.Nhạc Trọng vẫn không dám có chút khinh thường, phát động kỹ năng ma viêm chỉ về hướng con nhện, hai mươi quả cầu lửa trống rỗng hiện ra, nhanh như đạn pháo oanh thẳng lên thân thể nó, liên tục nổ tung, đem con nhện tạc thành mảnh nhỏ.Một đoàn linh quang tràn vào thân thể Nhạc Trọng, một hộp báu màu xanh cùng một trăm sinh tồn tệ rơi rụng trên mặt đất.- Chúc mừng ngài thăng lên 64 cấp, đạt được hai điểm thuộc tính tự do![CHARGE=3]Nhạc Trọng thủ tiêu xong con nhện tam giai biến dị mới thở ra một hơi, lực phòng ngự của con nhện thấp, bổn nguyên lực lượng lại bị năng lực của hắn khắc chế mới có thể đem nó kích sát.

Nếu hắn phải chống cự Bạo Liệt Viên tam giai, là loại mãnh thú không có nhược điểm gì quá lớn, hắn sẽ thập phần nguy hiểm.- Bảo vật 4 cấp: Hoa độc chi tru giới chỉ.

Sau khi trang bị, nhanh nhẹn +4, tinh thần +6, kỹ năng phụ trợ tơ nhện.

Miêu tả kỹ năng: Có thể bắn ra một luồng tơ nhện trong suốt quấn quanh mục tiêu, mỗi mười giây hấp thu thể lực địch nhân, thẳng tới khi thể lực địch nhân hao hết mới thôi.

Tơ nhện có tính dính siêu cường, có thể thừa nhận được sức kéo dưới 250 điểm lực lượng.

Tơ nhện có thể bị loại lưỡi dao sắc bén ngoài 4 cấp chặt đứt.

Kỹ năng làm lạnh thời gian là một phút, mỗi ngày có thể sử dụng mười lần!Nhạc Trọng đeo giới chỉ lên tay, hài lòng thầm nghĩ:- Không hổ là bảo vật 4 cấp, thật sự là thứ tốt!Có được giới chỉ này, tương đương có thêm một kỹ năng thập phần hữu dụng, cho dù muốn làm Spiderman cũng không thành vấn đề.Lúc này hai tay hắn đã đeo chín chiếc nhẫn, chỉ còn thiếu một là hai tay hắn đeo đầy nhẫn.Nhạc Trọng cũng không dừng lại bên thi thể con nhện tam giai, đi tới chỗ con chuột tam giai bị tơ nhện bọc kín hôn mê.Trong mắt hắn hiện lên vẻ ngưng trọng, tay phải tiêu hao 50 điểm tinh thần lực cùng 20 điểm thể lực ngưng tụ một thanh ma viêm trường mâu dài hai thước.Lúc này kỹ năng ma viêm của hắn đã cường hóa tới 4 cấp, hao phí 50 điểm tinh thần lực cùng 20 điểm thể lực ngưng tụ ma viêm trường mâu có thể dễ dàng xỏ xuyên qua một chiếc xe thiết giáp, uy lực có thể tương đương loại hỏa tiễn trung đẳng.Nhạc Trọng dùng lực ném ra, ma viêm trường mâu xỏ xuyên qua niêm dịch tơ nhện màu trắng đâm xuyên qua thân thể con chuột tam giai trực tiếp nổ tung, đem đầu của con chuột trực tiếp nổ tung một nửa.Một đoàn linh quang lại tràn vào thân thể hắn, một hộp báu màu xanh cũng phát nổ đi ra.Nhạc Trọng có chút tiếc hận nghĩ thầm:- Đáng tiếc con chuột tam giai kia không phải bằng chính thực lực mình săn giết, vì vậy đạt được linh lực thật ít!Nhưng có thể thoải mái diệt sát một con biến dị thú tam giai như vậy hắn vẫn hết sức hài lòng, dù sao toàn thân biến dị thú tam giai đều là bảo bối.

Tuy rằng lực phòng ngự của con chuột tam giai thấp, nhưng lớp da của nó có thể ngăn cản được loại đạn của trọng súng máy 12.7mm bắn phá.

Hơn nữa huyết tinh, tủy não, máu, thịt, xương cốt của nó cũng đều là bảo bối.Nhạc Trọng mở ra hộp báu màu xanh, một đạo thanh sắc quang mang chớp động, một chiếc xe máy chở cơ quan pháo màu đen có sáu nòng, nhìn qua tràn ngập lực lượng xuất hiện trước mắt hắn.- Bảo vật 4 cấp: Xe tấn ảnh.

Tốc độ cao nhất có thể đạt tới 700km/h.

Có thể chở thêm loại cơ quan pháo 20mm sáu nòng.

Mỗi ngày có thể chạy 300km, có thể tự động bắn ra 100 phát đạn pháo.

Nếu đổ đầy nguồn năng lượng, có thể chạy xa hơn.

Hiện tại số lượng đạn pháo là 100 viên!- Phương tiện giao thông không tệ!Nhạc Trọng nhìn chiếc xe trong mắt hiện lên vui sướng.Chiếc tấn ảnh này có thể đi 300km mỗi ngày, trong cuối thời được xem là khoảng cách rất dài.

Hơn nữa tốc độ của nó cực nhanh, có được chiếc xe này Nhạc Trọng có thể đi được rất nhiều nơi.Tốc độ cao nhất của Thiểm Điện có thể siêu việt vận tốc âm thanh, nhưng cũng làm tiêu hao thật nhiều lực lượng của nó, tối đa chỉ có thể duy trì tốc độ khoảng 100km, hơn nữa còn bị tiêu hao thật nhiều thể lực.

Không thể so sánh với máy bay chiến đấu, dù sao nó vẫn là sinh vật có máu thịt thân thể, muốn hành động phải tiêu hao thật nhiều năng lượng.Nhạc Trọng nhanh chóng thu chiếc xe vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó đi nhanh tới chỗ con Bạo Liệt Viên tam giai.Nhạc Trọng nhìn con vượn khổng lồ, trong mắt thoáng hiện vẻ ngưng trọng, ma viêm trong tay bắt đầu khởi động, nháy mắt tiêu hao 60 điểm tinh thần lực, 20 điểm thể lực ngưng tụ ma viêm trường mâu dài tới hai thước.Hắn dùng lực ném ra trường mâu, cắt qua hư không oanh thẳng lên đầu con vượn biến dị kia.Oanh một tiếng nổ, trường mâu xỏ xuyên qua tơ nhện oanh lên đầu con vượn tam giai, cứng rắn tạc ra một lỗ máu thật lớn trên đầu nó.Hống!Con vượn vốn đang bị trói chặt đột nhiên bò lên, ngửa mặt phát ra tiếng gầm rú vô cùng thống khổ.

Trên đầu của nó bên mắt phải bị tạc ra lỗ máu thật lớn, máu tươi không ngừng chảy ra, nhưng cho dù là như thế vẫn lưu cho người ta cảm giác hung mãnh tuyệt luân.- Không xong!

Con vượn này còn chưa chết!

Lực phòng ngự của nó thật sự là đáng sợ!Nhạc Trọng nhìn con vượn tam giai bật dậy, sắc mặt đại biến.Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, từ trong tay xuất hiện ống phóng rốc két phản xe tăng 98 thức 120mm, hiện tại hắn cũng bất chấp nhiều như vậy.

Không giết chết con vượn tam giai kia chỉ sợ người chết sẽ là hắn.Hắn có lòng tin chống cự với nhện hoa độc tam giai, nhưng muốn chống lại Bạo Liệt Viên tam giai, loại cự thú khủng bố mà ngay cả ma viêm cũng ngăn cản được hắn thật sự không chút nắm chắc.Viên hỏa tiễn hung hăng hướng đầu con vượn biến dị oanh tới.Con vượn kia cũng cảm thấy được nguy hiểm, thân thể căng cứng lên, vươn móng vuốt thật lớn chắn ngang phương hướng hỏa tiễn bắn tới.Oanh!Nương theo sau một tiếng vang thật lớn, hỏa tiễn nổ tung trong tay con vượn tam giai, cứng rắn nổ rớt ba ngón tay của nó.

Đồng thời đem tay phải nó tạc nổ huyết nhục mơ hồ, nhưng vẫn chưa bị dập nát.- Giỡn chơi sao?

Lấy thân thể huyết nhục lại có thể ngăn cản hỏa tiễn công kích!

Thật biến thái!Nhạc Trọng nhìn con vượn tam giai hi sinh một bàn tay phải ngăn chặn hỏa tiễn nổ mạnh, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi.Con vượn nổi giận gầm lên một tiếng, dùng sức tránh né, vô số tơ nhện lập tức dập nát rơi tán lạc trên mặt đất.Không còn con nhện độc liên tục phóng thích bổn nguyên lực lượng của mình, tơ nhện căn bản không ngăn được quái lực của nó.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 625: Bạo Liệt Viên tam giai!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong lòng Nhạc Trọng rùng mình, thân hình bật lui về phía sau lập tức lấy ra viên hỏa tiễn khác oanh về hướng Bạo Liệt Viên.Bạo Liệt Viên vươn tay phải trảo tới chộp viên hỏa tiễn vào trong tay.Oanh một tiếng nổ, mấy ngón tay còn sót lại của Bạo Liệt Viên đều bị tạc đến dập nát.Trong nháy mắt con vượn lâm vào trạng thái cuồng bạo, dùng sức nhảy ra khỏi tơ nhện quấn quýt, nhanh như đạn pháo phóng về hướng Nhạc Trọng.Tốc độ của nó đã siêu việt Thiểm Điện khi còn ở nhị giai, chỉ kém hơn Thiểm Điện hiện tại một chút, cơ hồ chỉ hai lần hô hấp đã xuất hiện trước người Nhạc Trọng, tay trái không chút hao tổn nắm lại như viên đạn pháo oanh thẳng vào thân thể Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phát động kỹ năng thao túng trọng lực, nhất thời trọng lực tác dụng lên thân thể Bạo Liệt Viên, làm thân thể nó thoáng chậm lại.Nhưng ngay sau đó một quyền của Bạo Liệt Viên liền tạp xuống.Sắc mặt Nhạc Trọng không thay đổi lấy ra một viên hỏa tiễn, đồng thời từ trong ngực hắn bay ra linh chung thanh đồng phóng xuất ra một tầng phòng hộ tráo màu xanh chắn ngay trước người hắn.Lực oanh kích của Bạo Liệt Viên nặng nề như thái sơn, một quyền oanh lên phòng hộ tráo màu xanh, phòng hộ tráo đột nhiên nổ tung, hào quang của linh chung chợt ảm đạm, rơi rụng xuống mặt đất.Phòng hộ tráo vốn có thể ngăn cản hai phát hỏa tiễn lại bị một quyền của Bạo Liệt Viên oanh thành dập nát.Phòng hộ tráo dập nát nhưng lại cấp cho Nhạc Trọng chút thời gian quý giá, hắn lập tức giơ ống phóng rốc két oanh thẳng vào đầu Bạo Liệt Viên.Viên hỏa tiễn hung hăng oanh thẳng lên mắt phải Bạo Liệt Viên, lập tức nổ tung, đem mắt phải của nó trực tiếp tạc vỡ, máu tươi văng khắp nơi chẳng khác gì mưa tuyết.Cơ hồ cùng một thời gian cái đuôi của con vượn thuận thế đảo qua, hung hăng oanh lên bụng phải của Nhạc Trọng.Cốt khải trên bụng hắn chợt nổ tung, lại vang lên tiếng động như nứt xương, thân thể hắn như mảnh vải rách bị oanh bay đụng vào một gốc đại thụ, phun ngụm máu tươi.Cũng chỉ bị một kích Nhạc Trọng đã bị thương nặng, gãy hơn mười xương cốt, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn thương, khi hắn ho khan không ngừng mang theo thịt nát.- Thật đáng sợ!

Quả nhiên lấy thực lực của mình muốn độc lập chiến đấu cùng một con biến dị thú tam giai còn có chút khó khăn![CHARGE=20]Nhạc Trọng nhìn con Bạo Liệt Viên đã mù mắt, đang lâm vào trong điên cuồng không ngừng oanh kích khắp chung quanh, lấy ra khẩu súng ngắm ưng hình.Nhạc Trọng lấy ra súng ngắm, đè nén sát khí của mình, nhắm ngay đầu Bạo Liệt Viên bóp cò.Phanh!Viên đạn thư kích oanh lên hốc mắt bị thương của Bạo Liệt Viên, nổ tung, thật nhiều huyết nhục bắn ra tung tóe.Con Bạo Liệt Viên nhất thời càng thêm cuồng bạo, nó xoay người, đôi mắt bị phá hủy cực kỳ đáng sợ, cứ như vậy phóng thẳng về hướng Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, lấy ra hỏa tiễn hướng Bạo Liệt Viên bóp cò.Thân hình con Bạo Liệt Viên chợt lóe, nhanh như quỷ mị lướt ngang sáu bảy thước, viên hỏa tiễn sượt qua thân thể nó oanh lên đất trống nổ tung.Trước đó Nhạc Trọng có thể oanh trúng nó là vì nó bị tơ nhện cuốn lấy, lần thứ hai là vì khoảng cách quá gần, nếu tránh một khoảng cách nhất định, nó có thể dựa vào cảm giác nguy hiểm mà dễ dàng tránh né hỏa tiễn.Nhạc Trọng nhìn Bạo Liệt Viên không ngừng phóng tới, trong mắt lóe dị quang, trong tay ngưng tụ ra một thanh ma viêm trường mâu.Ngay lúc Bạo Liệt Viên sắp vọt tới trước người hắn, thân thể chợt lảo đảo, ngã trên mặt đất.

Tuy rằng nó giãy thoát khỏi tơ nhện, nhưng độc gây tê còn chưa hoàn toàn mất hẳn.

Lúc này nó bị thương quá nặng, thân thể không thể ngăn cản độc gây tê ăn mòn nên ngã xuống đất.Nhạc Trọng nhìn thấy Bạo Liệt Viên té ngã không hề buông tha cơ hội, dùng lực ném ra trường mâu ma viêm, một đạo lưu quang oanh thẳng lên đầu con Bạo Liệt Viên tam giai kia.Ma viêm trường mâu nổ tung oanh ra một lỗ thủng cực lớn trên đầu con vượn tam giai.Nhạc Trọng liên tục bắn ra sáu phát gai độc, xỏ xuyên qua đầu nó, tạc vỡ đầu Bạo Liệt Viên máu thịt mơ hồ.Ngay lúc Nhạc Trọng bắn ra gai độc, sáu đạo gai nhọn điên cuồng xoay tròn đâm thẳng vào não con Bạo Liệt Viên quấy loạn.Bị gai xương xoắn nát, đại não của Bạo Liệt Viên bị xuyên thủng, óc dịch trộn thành tương hồ, vô lực ngã trên mặt đất biến thành cỗ thi thể.Một đoàn linh quang dung nhập vào cơ thể Nhạc Trọng, cùng lúc đó một hộp báu màu lam, năm trăm sinh tồn tệ trực tiếp tuôn ra.- Chúc mừng ngài thăng lên 65 cấp, đạt được hai điểm phân phối tự do!- Chúc mừng ngài thăng lên 66 cấp, đạt được hai điểm phân phối tự do!Đoàn linh quang vừa nhập vào thân thể hắn, liền giúp hắn thăng lên hai cấp.Thực lực Bạo Liệt Viên tam giai mạnh mẽ, linh quang cực lớn, hơn nữa trước đó Nhạc Trọng không ngừng tích lũy, lần này lại giúp hắn thăng liền hai cấp.- Hộp báu màu lam, không biết bên trong lại có bảo bối gì!Nhạc Trọng nhìn hộp báu ánh mắt sáng lên đi tới mở ra.- Bảo vật 6 cấp: Bản vẽ máy chuyển hóa năng lượng tinh hạch.

Máy chuyển hóa năng lượng tinh hạch là loại máy chuyên đem tinh hạch chuyển hóa thành năng lượng.

Vô luận là ai giữ được bản vẽ này, đều có thể hiểu được làm sao chế tạo máy chuyển hóa!Nhạc Trọng vừa cầm bản vẽ, toàn bộ sơ đồ kết cấu chế tạo máy chuyển hóa năng lượng dũng mãnh tràn vào đầu hắn, giúp cho hắn chỉ chớp mắt đã nắm giữ được tri thức chế tạo máy chuyển hóa.- Đây thật sự là bảo bối!Nhạc Trọng cầm bản vẽ, trong lòng tràn ngập kích động.Nếu chế tạo được máy chuyển hóa, một viên tinh hạch cấp thấp một ngày chuyển hóa được 100 độ năng lượng.

Tinh hạch nhị giai một ngày chuyển được 500 độ năng lượng.

Tinh hạch tam giai một ngày chuyển được 2500 độ.

Hơn nữa còn là vô cùng vô tận, chỉ cần tinh hạch cùng máy móc không bị hư hao là có thể luôn luôn chuyển hóa năng lượng.

Tương đương với nguồn năng lượng mặt trời thanh khiết nhất.Hơn nữa sau khi chế tạo ra máy chuyển hóa năng lượng tinh hạch, còn có thể sử dụng trong nhiều lĩnh vực khác.

Chẳng hạn như bổ sung năng lượng cho xe máy huyễn ảnh của hắn, hoặc chế tạo năng lượng cho vũ khí năng nguyên.

Đương nhiên loại vũ khí năng nguyên cũng cần có bản thiết kế thì mới có thể chế tạo thành.Nhưng chỉ cần nắm giữ được bản vẽ này, hắn chế tạo ra được máy móc chuyển hóa thì sẽ đạt được ưu thế thật lớn trong phương diện nguồn năng lượng.- Đáng tiếc!

Hiện tại trong tay mình không có nhà xưởng cùng nhân tài trong phương diện này.

Nếu đang ở Ma Đô hoặc Giang Nam thì tốt rồi!Bình tĩnh lại, Nhạc Trọng nhìn bản vẽ trong lòng tràn ngập tiếc hận.Quý Trữ thị cũng không có nhà xưởng chuyên chế tạo linh kiện tinh vi, mà nhân tài từ Nam Trữ cũng không ít.

Nhưng muốn tìm nhà xưởng cùng nhân tài trong phương diện này thì phải ở vùng Châu Giang Tam Giác Châu, Ma Đô ( Minh Châu), Tây Kinh, Thiên Kinh mới được nhiều.Khoa học kỹ thuật ở vùng Quảng Tây vẫn lạc hậu nhất trong cả nước, kém những khu vực tỉnh duyên hải phát đạt thật lớn.Nhạc Trọng cẩn thận thu lại bản vẽ đủ khiến cho các thế lực phải đỏ mắt vào trữ vật giới chỉ, đào ra huyết tinh của ba con biến dị thú tam giai, sau đó đi tới bên cạnh gốc thực vật màu tím kia.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 626: Nhạc Trọng tiến hóa!

Tiến hóa giả ba thuộc tính! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng đi tới trước quả trái cây như Tử Ngọc kia nhìn một hồi, nhẹ nhàng hái xuống để vào trong Trữ Vật Giới Chỉ.Nhạc Trọng từ trong Trữ Vật Giới Chỉ lấy ra một bộ công cụ cẩn thận từng li từng tí đào cả gốc thức vật nhìn như Tử Ngọc kia lên, sau đó trồng vào trong một chậu hoa.Gốc thực vật nhìn như Tử Ngọc này Nhạc Trọng có dự cảm tuyệt đối không phải là vật bình thường, nên tự nhiên hắn sẽ không buông tha rồi.Làm xong tất cả, Nhạc Trọng quay đầu lại liếc nhìn phiến khu vực này, sau đó lập tức quay đầu rời đi.Không lâu sau đã có từng đám chiến sĩ nhân loại trực tiếp chạy đến phiến khu vực này phân giải thi thể đám dị thú biến dị tam giai kia rồi kéo vào trong xe.Nhạc Trọng mang theo chiến lợi phẩm của mình về lại trong Đại La Sơn.Lúc này Đại La Sơn đã bị người đào ra rất nhiều sơn động.

Dưới trướng của Nhạc Trọng có tiến hóa giả có kỹ năng điều khiển nham thạch tồn tại, nhờ kỹ năng của hắn nên từng cái sơn động lần lượt được tạo ra, có thể dung nạp được càng nhiều vật tư và nhân khẩu hơn nữa.Vừa về tới trong biệt thự ở Đại La Sơn, Nhạc Trọng lưu lại bạch cốt, Thiểm Điện lưu lại trông coi, còn tự mình thì trốn vào trong một sơn động bí mật, trực tiếp nuốt vào huyết tinh của đầu Bạo Liệt Viên tam giai kia.Huyết tinh của đầu Bạo Liệt Viên tam giai kia mỗi lần bị Nhạc Trọng nuốt vào chợt hóa thành nhiệt lưu cuồn cuộn chảy xuôi trong cơ thể Nhạc Trọng, không ngừng cường hóa cải tạo lấy thân thể hắn.

Một ngày sau đó, sau khi Nhạc Trọng hoàn toàn tiêu hóa xong huyết tinh Bạo Liệt Viên tam giai kia thì hắn đã được cường hóa toàn bộ thuộc tính +3, lực lượng thêm vào +4.[CHARGE=3]Đây là miếng huyết tinh tam giai thứ hai mà Nhạc Trọng ăn vào, mặc dù thực lực Bạo Liệt Viên tam giai mạnh hơn Thanh Lân Giao tam giai, nhưng hiệu quả cường hóa của nó đã bị suy yếu đi rất lớnNhạc Trọng sau khi tiêu hóa huyết tinh đầu Bạo Liệt Viên tam giai kia, lần nữa đã uống vào huyết tinh của Hoa Độc Tri Chu tam giai.

Lúc này hắn hoàn toàn thu nạp huyết tinh của Hoa Độc Tri Chu tam giai chỉ mất 1 giờ đồng hồ, đồng thời hắn đã lấy được cường hóa toàn bộ thuộc tính +1, nhanh nhẹn thêm vào +2 .Nhạc Trọng sau khi dùng xong huyết tinh của Hoa Độc Tri Chu biến dị tam giai thì liền biênts thân thể của hắn đã có kháng tính rất lớn đối với huyết tinh biến dị tam giai.

Hắn do dự một chút vẫn nuốt luôn huyết tinh Hôi Ảnh Thử tam giai vàoLúc này chỉ qua 10 phút, huyết tinh của Hôi Ảnh Thử tam giai đã bị thân thể Nhạc Trọng thu nạp, khiến hắn lấy được cường hóa nhanh nhẹn +1.

Hắn hiểu được huyết tinh của biến dị thú tam giai đã không cách nào có tác dụng đối với hắn nữa, trừ phi là biến dị thú tam giai cấp thủ lĩnh mới có thể khiến thân thể của hắn cường hóa trên phạm vi lớn thôi.Nhạc Trọng dùng hết toàn bộ huyết tinh biến dị thú tam giai trong tay, sau đó trực tiếp nuốt quả trái cây nhìn giống như Tử Ngọc kia vàoQuả trái cây như Tử Ngọc kia vừa tiến vào trong cơ thể Nhạc Trọng liền hóa thành từng đạo khí lưu màu tím chảy xuôi trong thân thể Nhạc Trọng, không ngừng va đập vào thân thể, cải tạo lấy từng bộ vị trong thân thể hắn.Dưới khí lưu màu tím kia xông loạn, thân thể Nhạc Trọng thống khổ không chịu nổi, mỗi một chỗ lỗ chân lông đều không ngừng chảy ra tạp chất và huyết dịch màu đen, khiến hắn cảm giác phảng phất bị vô số châm sắc nhọn đâm vào thân thể hắn.Cổ khí lưu màu tím vô cùng bá đạo kia giằng co với Nhạc Trọng suốt cả ngày, giày vò Nhạc Trọng khiến hắn giống như người chết mới ngừng lại.- Chúc mừng ngài, tiến hóa thành công!

Trở thành tiến hóa giả ba thuộc tính hoạt lực, cường độ, tinh thần.

Lần này tiến hóa khiến ngài đã nhận được cường hóa toàn bộ thuộc tính +5, hoạt lực thuộc tính +80.Tử Ngọc quả là trân phẩm có thể so sánh cùng Xà Đản quả thành thục, chính vì nó có được thần hiệu như vậy nên mới hấp dẫn nhiều biến dị thú tam giai khát vọng tiến hóa đến chém giết tranh đoạt như vậy.Nhạc Trọng tuy rằng tư chất bình thường thế nhưng dưới sự trợ giúp của Tử Ngọc quả vẫn đột phá giới hạn trở thành một gã tiến hóa giả ba thuộc tính, nhận được tăng lên rất lớn.Sau khi trở thành hoạt lực tiến hóa giả, thuộc tính hoạt lực của Nhạc Trọng đã cao tới 269 điểm, hoạt lực thân thể tương đương với 27 lần người bình thường.

Thương thế khiến người bình thường phải nằm viện một tháng thì hắn trong một ngày là đã có thể khôi phục lại.

Hơn nữa hoạt lực nâng cao có thể đề cao uy lực của kỹ năng tứ cấp Tái Sinh kia, khiến tốc độ khôi phục thân thể của hắn càng thêm mạnh mẽ.Nhạc Trọng ngồi dậy từ trên giường đá nhìn tạp chất trên người, khẽ chau mày trực tiếp đi vào trong phòng tắm tẩy rửa thân thể sạch sẽ.- Thủ lĩnh!

An Đặc Lôi tiên sinh đang ở bên ngoài đợi ngài!Nhạc Trọng vừa mới đi ra khỏi phòng tắm đã có một gã Chiến Sĩ chợt tiến đến báo cáo.Nhạc Trọng nhướng mày trực tiếp hỏi:- Ông ta có chuyện gì?Tên Chiến Sĩ kia nói- Ông ta nói có chuyện rất trọng yếu phải nói trực tiếp với ngài!Nhạc Trọng suy nghĩ một chút liền bước nhanh về phía phòng khách.Trong phòng khách, An Đặc Lôi ngồi ở trên ghế sa lon, hắn vừa nhìn thấy Nhạc Trọng tiến đến chợt con mắt sáng ngời, đứng lên nhiệt tình nói:- Nhạc Trọng tiên sinh!

Tôi rốt cục đợi được ngài!Nhạc Trọng đi đến ngồi xuống ghế sa lon đối diện mỉm cười hỏi:- An Đặc Lôi tiên sinh!

Có chuyện gì không?Minh Giai Giai thân mặc một thân quân trang nhìn qua thập phần oai hùng anh tuấn đi đến, nàng sau khi trông thấy Nhạc Trọng thì con mắt sáng ngời, trực tiếp đi tới một bên, rót hai chén hồng trà tới, sau khi đặt hồng trà ở trước người An Đặc Lôi và Nhạc Trọng liền đến ngồi bên cạnh Nhạc Trọng.- Nhạc Trọng tiên sinh!

Mấy ngày này không gặp!

Anh thoạt nhìn càng có tinh thần rồi!An Đặc Lôi cẩn thận nhìn Nhạc Trọng một hồi mỉm cười, sau đó sắc mặt liền trịnh trọng đưa một phần văn bản tài liệu cho Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng tiên sinh, có lẽ ngài còn không biết!

Ngô Nham Hồng đã phái người đến đây tiến công Đại La Sơn!

Đây là lộ tuyến hành quân của bọn hắn, lúc này, bọn hắn đã phái ra binh lực năm doanh 2000 người đến đây vây quét các ngài.

Năm doanh này đều là tinh anh doanh dưới trướng Ngô Nham Hồng, bọn hắn mang theo pháo hạng nặng, xe tăng và xe võ trang bọc thép!- Ah!Nhạc Trọng nghe vậy thoáng một phát nhận lấy phần văn bản tài liệu kia cẩn thận xem lại.

Trên tài liệu kia giới thiệu kỹ càng lộ tuyến hành quân và trang bị vũ khí hạng nặng mà Ngô Nham Hồng mang theo, ngoài ra còn bổ sung thêm một tấm ảnh chụp Vệ tinh để làm chứng nữa.- Bọn hắn nắm giữ vệ tinh!

Phương diện khoa học kỹ thuật đã vượt trên bên phía chúng ta nhiều lắm.

Trước mắt chênh lệch giữa chúng ta quá xa.Nhạc Trọng đặt phần tài liệu kia xuống, liếc nhìn An Đặc Lôi, phiền muộn khiến niềm vui sướng ban nãy khi trở thành tiến hóa giả ba thuộc tính đều đã tan hết.15-11-2014, 01:30 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 627: Nhạc Trọng tiến hóa!

Tiến hóa giả ba thuộc tính! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnKhống chế vệ tinh đối với một thế lực mà nói, tác dụng rất lớn.

Thông qua vệ tinh, có thể thực hiện tự do thông tin toàn cầu, đồng thời còn có thể điều động gián điệp vệ tinh giám thị rất nhiều thế lực trong địa cầu.

Chỉ cần là khu vực mà gián điệp vệ tinh kia chú ý, như vậy hướng bộ đội hành quân ở khu vực kia sẽ rất dễ dàng bị gián điệp vệ tinh bắt được,Trong khi Nhạc Trọng vẫn còn phát sầu làm thế nào chế tạo tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí thì người khác đã chơi đến đồ chơi vệ tinh rồi, chuyện này khiến hắn thập phần phiền muộn.Nhạc Trọng trong nội tâm tiếc hận thầm nghĩ:- Nếu có thể đi thủ đô, Ma Đô bên kia cho một nhóm người mới cùng máy móc tới thì tốt rồi!Nếu là Nhạc Trọng có thể chế tạo ra tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí kia, như vậy chênh lệch giữa thế lực của hắn cùng bên phía Châu Âu có thể sẽ được rút đi rất nhiều.

Dù sao tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí chính là công nghệ cao vượt qua khoa học kỹ thuật địa cầu không biết bao nhiêu năm, hơn nữa còn đại biểu cho nguồn năng lượng mới, rất hữu ích thiết thực.Tinh hạch năng lượng chuyển hóa khí một khi xuất hiện, bên phía Nhạc Trọng cũng không cần phát sầu vì nguồn năng lượng nữa.

Đồng thời sau khi có được nguồn năng lượng mới thì thế lực của Nhạc Trọng cũng có thể phát triển nhanh chóng hơn.Nhạc Trọng mỉm cười khách sáo nói với An Đặc Lôi:- Tôi đã biết!

An Đặc Lôi tiên sinh, đa tạ hảo ý của các vị.Thiên Đường thần quốc của An Đặc Lôi muốn dùng Nhạc Trọng như dao găm, hung hăng chọc cho Ngô Nham Hồng một đao.

Điểm này trong nội tâm Nhạc Trọng cũng rất rõ.

Bất quá giữ Nhạc Trọng và Ngô Nham Hồng chính là cục diện không chết không ngớt, chỉ cần là có thể lợi dụng thì hắn đều không ngại.[CHARGE=20]Trên đường đi thông đến Đại La Sơn, từng chi bộ đội tinh nhuệ đang chỉnh tề di chuyển về phía Đại La Sơn.Tất cả Chiến Sĩ đều ăn mặc quân trang màu xanh lá mạ thống nhất, trên lưng mang súng trường, lựu đạn, vẻ mặt kiên nghị đạp trên đất tuyết hướng về phía Đại La Sơn.Trên đường dài hẹp, từng chiếc xe tăng, xe bọc thép, pháo tự hành tạo thành một cổ nước lũ sắt thép có thể nghiền nát tất cả không ngừng tiến về trước..Ngô Nham Hồng tuy rằng là người có chủ nghĩa dân tộc cực đoan, nhưng hắn đối đãi với người Thái sống sót lại không tệ, cũng thu nạp rất nhiều biên quân Thái Lan.

Chính vì dưới trướng hắn có rất nhiều lão binh Thái quân nên hắn mới có đủ điều kiện tổ kiến một chi bộ đôi bọc thép tinh nhuệ như vậy.Chiến sĩ của năm doanh 2000 người này thân kinh bách chiến, từng chiến đấu qua với tang thi, với nhân loại, cũng từng chiến đấu qua với biến dị thú, là tinh duệ trong tinh duệ.

Trải qua rất nhiều chiến đấu, sức chiến đấu của bọn hắn thậm chí so với bộ đội Thái quân trước tận thế còn phải mạnh hơn vài phần.Nếu như chi bộ đội Thái quân này có khuyết điểm gì, vậy chính là hậu cần tiếp tế rất khó so sánh với trước tận thế.

Nhưng hậu cần của bọn hắn đánh một hồi chiến tranh quy mô nhỏ lại không thành vấn đề.Chi võ trang tinh nhuệ tràn ngập tinh khí thần này đặt ở Cao Sơn chính là tồn tại vô địch, không có bất kỳ lực lượng vũ trang nào là đối thủ của bọn hắn cả.Trong một cỗ xe jeep vũ trang, một trong Đại tướng bộ đội Thái quân Vũ Thống Hùng trên mặt hiện lên vẻ dữ tợn hung dữ nói:- Lần này đán súc sinh Hoa Hạ Nhạc Trọng kia tuyệt đối chết chắc rồi!

Ta nhất định phải bắt sống tên Nhạc Trọng kia, sau đó bóp nát xương cốt của hắn, chơi chết nữ nhân hắn trước mặt hắn!Vũ Thống Hùng tuy rằng là một trong mười ba trung tướng đứng đầu Đại Thái đế quốc, nhưng hắn trước tận thế chỉ là một gã mổ heo, tố chất của hắn căn bản không cao, hỉ nộ hiện ra sắc.

Hắn có thể trở thành mười ba trung tướng đứng đầu Đại Thái đế quốc cũng là thay đổi bất ngờ trong tận thế, cơ duyên xảo hợp mà ra.Triệu Nguyên Song ngồi ở bên người Vũ Thống Hùng thì lại nhíu mày lại, chần chờ một chút mới lên tiếng:- Tôi có dự cảm bất hảo.

Nhạc Trọng bọn hắn cẩn thận như vậy, sao lại ngu xuẩn thoáng cái bộc lộ ra vị trí cụ thể thế được, đây có phải là bẫy rập không?Vũ Thống Hùng không cho là đúng nói:- Nguyên Song, anh vẫn quá cẩn thận rồi.

Người ta có video, ảnh chụp làm chứng.

Anh cũng xem qua những videovà ảnh chụp kia rồi, những cái đó cũng không phải giả!Triệu Nguyên Song thoáng trầm mặc, hắn cũng đã tự mình xem đoạn video và ảnh chụp kia, những thứ đó quả thật không phải giả dối, bên trong quả thật cho thấy rõ khu vực hoạt động của đám Nhạc Trọng.Cũng vì có đoạn video và ảnh chụp kia nên bọn hắn mới phát động ra đợt đại càn quét lần này, muốn tiêu diệt toàn bộ đám người Nhạc Trọng.Đám Nhạc Trọng phảng phất như cây đinh ghim trong tim Ngô Nham Hồng, tùy thời đều có khả năng phát động một kích trí mạng phá hủy thế lực của hắn.Vì chống cự sự uy hiếp từ Nhạc Trọng nên Ngô Nham Hồng đã rút toàn bộ bộ đội và người còn sống sót ở các thôn trấn chung quanh về thành phố Lan Sơn.

Thành phố Lan Sơn đại khái có thể dung nạp hơn mười bốn vạn người sống sót kia.

Nhưng không có tài nguyên bên ngoài thôn trấn ủng hộ, sinh hoạt của người còn sống trong thanh phố cũng bắt đầu trở nên túng quẫn hơn nhiều..Oanh!

Oanh!Bỗng nhiên phía trước truyền đến tiếng nổ tung, năm tên Chiến Sĩ Thái quân trực tiếp bị địa lôi cảm ứng chôn ở dưới mặt đất nổ tung khiến thân thể phân thành mảnh nhỏ.- Cẩn thận!

Có địa lôi!Một gã quan quân Thái quân cầm đầu chợt lớn tiếng quát.Bộ đội Thái quân khổng lồ thoáng cái liền dừng lại bước chân.Hơn năm mươi tên công binh gỡ mìn thoáng cái liền rời hàng đi loại bỏ địa lôi chung quanh.

Trong thời kỳ chiến tranh tự vệ phản kích, Thái quân chôn xuống rất nhiều địa lôi, sau khi chiến tranh chấm dứt, Thái quân cũng vì đại lượng địa lôi chôn dưới đất mà thập phần đau đầu, ở khu vực biên cảnh, số lượng công binh gỡ mìn cũng không ít.Đúng lúc này chợt một tiếng xe máy nổ vang lên, một cỗ động cơ tấn mãnh màu xanh da trời tràn ngập tính kim loại và lực lượng từ bên trên bắn ra.Nhạc Trọng ngồi trên động cơ móc ra một cây mini 05 mini bắn phá một hồi điên cuồng về phía 50 tên công binh gỡ mìn kia, thoáng cái liền khiến hơn mười người ngã trong vũng máu.Sau khi đột nhiên giết chết hơn mười công binh gỡ mìn, Nhạc Trọng thúc dục đầu động cơ tấn ảnh kia trực tiếp xông đến một sườn núi nhỏ, biến mất không thấy gì nữa.Nhạc Trọng còn không tự đại đến mức cho rằng một mình mình một lần có thể tiêu diệt 2000 tên bộ đội tinh nhuệ, hắn thì là đến tiên phong dò xét địch một chút, thuận tiện giết một ít người thôi.- Địch tập kích!Sự xuất hiện của Nhạc Trọng thoáng cái đã khiến tất cả mọi người trở nên khẩn trương, dưới sự quát lớn của tên sĩ quan kia, từng bầy Chiến Sĩ làm ra động tác né tránh hết sức nhanh chóng, nguyên một đám đã trốn vào trong yểm thể ở phụ cận vô cùng cảnh giác chờ đợi tập kích.15-11-2014, 02:05 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 628: Đánh lén (*súng ngắm)!

Thiên Lang doanh!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChi bộ đội kia không hổ là tinh nhuệ dưới trướng Ngô Nham Hồng, sau một loạt động tác chiến thuật liền như hóa thành một đầu hung thú toàn thân là gai, tràn ngập vô số điểm hỏa lực, bất luận người nào có mưu đồ xuống xông đến nơi này đều sẽ bị đầu hung thú này xé thành mảnh nhỏ.Nhạc Trọng tuy mạnh nhưng không cho rằng mình có thể liều lại 2000 tên chiến sĩ Thái quân tinh nhuệ.

Hắn cưỡi chiến động cơ tấn mãnh kia đến trên một đỉnh núi nhỏ cách Thái quân hai cây số, leo lên một cây đại thụ, lấy ra súng ngắm chim ưng ngắm về phía tiên phong của bộ đội Thái quân.Đầu ruồi của súng ngắm đã tập trung vào một cỗ xe bọc thép, Nhạc Trọng chợt bóp lấy cò súng.Phanh!Một phát bạo liệt đạn đường kính lớn thoáng cái bắn trúng chiếc xe bọc thép kia, trực tiếp khiến nó nổ tung.Súng ngắm chim ưng mỗi ngày có thể tự động sinh ra một viên đạn thư kích, đạn của súng ngắm có 3 loại đặc thù là Đạn Xuyên Giáp, Bạo Liệt Đạn và Đạn Lửa.Trong đó năng lực phá giáp của Đạn Xuyên Giáp là mạnh nhất.

Bạo Liệt Đan có được năng lực bạo phá mạnh nhất.

Đạn Lửa thì bắn ra một phát liền có thể lập tức hình thành một vòng lửa chừng 100 m2 ở nơi viên đạn nổ tung.- Ẩn nấp!

Ẩn nấp!Trong thấy chiến xe bọc thép mang theo súng máy hạng nặng kia trực tiếp nổ tung, một gã quan quân sắc mặt đại biến lớn tiếng quát.Dưới mệnh lệnh của tên quan quân kia, từng chiếc xe bọc thép nhao nhao chạy đến trong rừng cây một bên để tránh né.Nhạc Trọng sau khi phá hủy một cỗ xe bọc thep liền không còn cơ hội phá thêm cỗ nào nữa.Nhạc Trọng nhìn Thái quân đang ứng đối, nhanh chóng thu hồi súng ngắm, phát động ra kỹ năng ảnh bộ, nhanh chóng xuyên qua rừng cây như quỷ mị, bỏ chạy về phía xaOanh!

Oanh!Chỉ qua hai phút, nơi Nhạc Trọng đứng lúc trước liền bị pháo kích mãnh liệt, một quả đạn pháo đường kính lớn trực tiếp khiến phiến khu vực kia nổ tung, vô số đá vụn vẩy ra, tràng diện cực kỳ bạo lực.Cho dù mạnh như Nhạc Trọng, nếu bị trọng pháo dày đặc kia đánh trúng thì cũng phải bị đánh cho trọng thương.- Quả nhiên bộ đội tinh nhuệ rất khác!Nhạc Trọng đã phát động ra Ảnh bộ, dùng tốc độ nhanh nhất thoáng cái chạy ra khỏi ngọn núi nhỏ kia, sau đó cưỡi động cơ tấn mãnh chạy ra bên ngoài mấy km nhìn đỉnh núi nhỏ bị bao phủ trong hỏa lực kia, trong nội tâm cũng không khỏi sinh ra một tia khác thường.[CHARGE=3]Nhạc Trọng móc ra một cái bộ đàm thản nhiên nói:- Kế tiếp liền giao cho cậu rồi!- Vâng!

Thủ lĩnh!Một bên khác của bộ đàm chính là Lý Thế Dân mặt đầy râu ria, vẻ mặt tiều tụy, trong mắt lại chớp động lên hào quang kiên nghị, ôm một câyThanh Đồng Cung .Dặn dò xong, Nhạc Trọng chợt cỡi chiếc động cơ tấn mãnh kia biến mất trong đường nhỏ.- Tiến lên!Sau khi trải qua một vòng pháo kích mang tính bao trùm thì quan quân của Thái quân cũng phát hiện đã không còn động tĩnh gì từ Nhạc Trọng nữa.

Nhưng bọn hắn cũng không muốn bị một người chế trụ, như vậy quả thực quá xấu hổ đối với danh tiếng tinh nhuệ của bọn hắn.Một đám công binh đi ra từ trong quân đi tới phía trước, cầm trong tay công cụ bắt đầu dò xét địa lôi.Đang khi những công binh kia cẩn thận từng li từng tí dò xét địa lôi thì từ trong một mảnh rừng đột nhiên bắn ra một đạo cốt tiễn thoáng cái xuyên thủng hai gã công binh, xuyên thủng trái tim một gã công binh đồng thời trực tiếp nổ nát bấy thân thể một tên khác, máu tươi văng khắp nơi.Thảm kịch như vậy thoáng cái khiến nội tâm những công binh kia tràn đầy kinh hãi, bọn hắn thoáng cái liền trốn vào trong yểm thể để tự bảo vệ mìnhTrong mắt Vũ Thống Hùng hiện lên một vòng dữ tợn, thoáng cái nhảy xuống từ trên xe Jeep hét lớn một tiếng:- Cho Hoa Hạ chết tiệt!

Cho rằng bằng vào loại thủ đoạn nhỏ này là có thể ngăn được Đại Thái đế quốc vĩ đại chúng ta sao?

Thiên Lang doanh đi theo ta!Thiên Lang doanh chính bộ đội cao thủ còn tinh nhuệ hơn cả Lang Nha doanh.

Trong Thiên Lang doanh mỗi một gã thành viên ít nhất đều cần đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 40.

Mỗi một gã thành viên đều là cao thủ thân kinh bách chiến, chiến đấu cực kỳ cường hoành.Thiên Lang doanh cũng là một thanh đao sắc bén nhất trong tay Ngô Nham Hồng, do Vũ Thống Hùng thống lĩnh.Vũ Thống Hùng nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức có 16 tên cao thủ Thiên Lang doanh thoáng cái liền tập trung đến bên cạnh hắn.- Tướng quân!

Hắn chạy về hướng này!!Một gã cao thủ Thiên Lang doanh dáng người nhỏ gầy hai mắt chớp động lên hào quang kỳ dị chỉ tay về hướng Lý Thế Dân chạy trốn trầm giọng nói.Tên cao thủ Thiên Lang doanh dáng người nhỏ gầy kia có được dị năng thấu thị, hơn nữa theo đẳng cấp cường hóa của dị năng thấu thị đề cao, tầm mắt hắn cũng đang không ngừng mở rộng, hắn lúc này có thấu thị rõ ràng hướng đi của địch nhân trong phạm vi 1.

5 km.

Có được dị năng như vậy nên hắn cũng là cao thủ truy tung, điều tra, phản trinh sát.- Giết hắn đi!Trong mắt Vũ Thống Hùng hiện lên một vòng dữ tợn, sau đó cả người như đạn pháo vọt về hướng Lý Thế Dân chạy.Một gã tên cao thủ Thiên Lang doanh theo sát sau lưng Vũ Thống Hùng.Ở một bên khác, đại bộ phận Thái quân tiếp tục phái ra công binh đẩy mạnh về trướcGỡ mìn có 3 cách đó là gỡ mìn bằng máy móc, gỡ mìn bạo phá, gỡ mìn nhân công.

Thái quân không có cách gỡ mìn sử dụng máy móc tiên tiến như bên phía Âu Mỹ.

Mà sử dụng phương thức gỡ mìn bạo phá được vì đạn dược trong thời kỳ tận thế khó có thể bổ sung, sẽ tiêu hao quá lớn.

Bọn hắn cũng chỉ có thể lựa chọn sử dụng phương thức gỡ mìn nhân công đơn giản, tốc độ lại thập phần chậm chạp thôi.

Vậy nên tốc độ tiến quân của bọn hắn thoáng cái liền bị trì hoãn đi rất nhiều.Ở một bên khác thì Lý Thế Dân lại như một đầu chó nhà có tang chạy trốn trong rừng.

Hắn chỉ bắn ra một mũi tên đã mơ hồ cảm thấy một cổ lực lượng đáng sợ có thể tiêu diệt hắn không ngừng đuổi theo phía sau.

Hắn chỉ có thể chạy trốn, một khi quay đầu lại, vậy thì chỉ có một con đường chết.Lý Thế Dân là một gã tiến hóa giả mẫn tiệp, thực lực so với cường hóa giả đồng cấp mạnh hơn không ít, thế nhưng muốn hắn đồng thời đối mặt 16 tên cao thủ Thiên Lang doanh vậy thì tuyệt đối chỉ có một con đường chết.

Chỉ riêng thủ lĩnh Thiên Lang doanh, Vũ Thống Hùng cũng có thể tiêu diệt Lý Thế Dân.- Chạy thật tốt!

Là tiến hóa giả mẫn tiệp sao?

Cho dù ngươi là tiến hóa giả mẫn tiệp, hôm nay cũng phải chết ở trong tay của ta!Vũ Thống Hùng nhìn về phía lá cây, cỏ dại ở phía trước vì Lý Thế Dân không ngừng trốn chết mà tứ tán, lạnh lùng cười cười, thoáng một phát phát động toàn bộ lực lượng, đẩy mạnh tốc độ bắn lên như đạn pháo.Vũ Thống Hùng là tay chân đệ nhất dưới trướng Ngô Nham Hồng, đẳng cấp cường hóa cao tới cấp 56, đồng thời hắn còn là một gã chiến đấu giả song thuộc tính lực lượng, mẫn tiệp, vô cùng đáng sợ.

Ở dưới trướng Ngô Nham Hồng, lực chiến đấu của hắn chỉ yếu hơn Ngô Nham Hồng và một vài tên khổ tu giả một mực ẩn trong rừng đánh quái thăng cấp có một chút.15-11-2014, 02:05 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 629: Vũ Thống Hùng! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này hắn chợt phát động, tốc độ lập tức không ngừng đuổi kịp Lý Thế Dân.- Đáng chết!

Tốc độ thật nhanh!Lý Thế Dân thoáng thấy được Vũ Thống Hùng đuổi theo phía sau, hắn cắn răng một cái, quay người trực tiếp bắn ra một mũi tên như đạn pháo về phía Vũ Thống Hùng.- Trò vặt!Vũ Thống Hùng đối mặt mũi tên bạo liệt đáng sợ kia chỉ lạnh lùng cười cười, thân thể vặn vẹo một cái thập phần quỷ dị, cứ thế mà tránh khỏi mũi tên đoạt mệnh kia.Mũi tên bạo liệt kia thoáng một phát phóng qua Vũ Thống Hùng, gặm lên trên người một tên cao thủ Thiên Lang doanh khác, cứ vậy mà khiến đầu tên kia nổ bay lên.Tên cao thủ Thiên Lang doanh kia mặc đồ có lực phòng ngự cực kỳ biến thái, nhưng ở đầu của hắn lại không có phòng ngự nên cứ vậy liền trực tiếp mất mạng.- Chết tiệt hỗn đãn!Một gã cao thủ tinh thần hệ của Thiên Lang doanh giận dữ, lập tức phát động tinh thần trùng kích về phía Lý Thế Dân.Dưới tinh thần trùng kích kia, Lý Thế Dân ý nghĩ đau xót, tốc độ thân thể thoáng cái trở nên trì hoãn lên.

Hắn hung hăng cắn đầu môi mình một cái, dưới cơn đau đớn kia liền khôi phục lại thanh tĩnh.

Sau đó một viên đạn súng ngắm lập tức bắn về phía hắn, hắn chỉ kịp né đầu qua một chút, viên đạn súng ngắm kia liền lướt qua tai trái hắn, trực tiếp nổ tung khiến máu tươi văng khắp nơi.[CHARGE=20]Cùng một thời gian, một đạo cốt tiễn mang theo thanh sắc quang mang phá toái hư không thoáng cái đánh lên thân thể Lý Thế Dân khiến hắn bay lui ra sau 6 7m.

Nếu không phải giáp da biến dị thú tam giai có lực phòng ngự kinh người, thì lúc này thân thể hắn đã bị xuyên qua rồi.

Dù như thế, nhưng lực lượng cực lớn trên cốt tiễn cũng khiến thân thể Lý Thế Dân khí huyết quay cuồng, xương cốt muốn nứt, trực tiếp phun ra một ngụm lớn máu tươi.Lý Thế Dân cũng là một gã tiến hóa giả hệ mẫn tiệp cấp 42, hắn vô luận chống lại một cao thủ nào của Thiên Lang doanh cũng không sợ, nhưng chống lại hai gã cao thủ Thiên Lang doanh hắn sẽ rơi vào hạ phong.

16 tên cao thủ Thiên Lang doanh cùng tiến lên, hắn chính diện chiến đấu chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ một chiêu là cùng.Lý Thế Dân cũng biết lúc này chính là sống chết trước mắt, hắn trực tiếp lăn một vòng tại chỗ, lăn vào trong một bụi cỏ, mượn nhờ đó ngăn trở lấy công kích chằng chịt kia.- Hừ!

Con chó Hoa Hạ chết tiệt!Một gã cao thủ Thiên Lang doanh lạnh lùng khẽ hừ, hư không một trảo, trọng lực cường đại thoáng cái bao phủ phiến khu vực chỗ Lý Thế Dân, khiến thân thể Lý Thế Dân lập tức bị trọng lực bốn lần bao phủ lấy.Lý Thế Dân lập tức như nặng hơn ba trăm cân, mỗi một chỗ trên cơ thể đều như lồi ra thịt thừa, trái tim của hắn trở nên dị thượng, tốc độ như quỷ mỵ kia cũng trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.Loại kỹ năng điều khiển trọng lực này cực kỳ khắc chế tiến hóa giả loại mẫn tiệp.

Trừ phi là cường giả lực lượng, nhanh nhẹn đồng thời được cường hóa cực lớn, nếu không thì không ai có thể bỏ qua năng lực hạn chế tốc độ của điều khiển trọng lực được.Vũ Thống Hùng dữ tợn cười cười, vọt tới phía Lý Thế Dân như một viên đạn pháo:- Chó Hoa Hạ!

Ta nhất định sẽ hảo hảo hành hạ đồ heo lợn như ngươi đến chết!- Đi chết đi!Trên một cây đại thụ ở phương xa, Nhạc Trọng nhìn Vũ Thống Hùng, trong mắt hiện lên vẻ lạnh băng nhấn xuống một cái nút.Oanh!

Oanh!

Oanh!Bỗng nhiên ngay lúc đó, tiếng nổ vang không ngừng vang lên liên tiếp, nguyên một đám boom điều khiển bị giấu ở rừng cây phụ cận lập tức nổ tung lên, thoáng cái trực tiếp nuốt chừng Vũ Thống Hùng và 16 tên cao thủ Thiên Lang doanh.Vô số đá vụn vẩy ra, nguyên một đám đại thụ đứt gãy, sóng xung kích cường đại khuếch tán về phía bốn phương tám hướng.Lý Thế Dân cũng đang ở phụ cận vụ nổ, dư ba sóng xung kích thoáng cái đẩy hắn bay ra xa bảy tám mét.Sau khi vụ nổ cực lớn kia xảy ra, Lý Thế Dân không dừng lại, thoáng quay người bò lên, không để ý tới đau đớn nơi ngực chạy trốn về phía Nhạc Trọng.Những cao thủ Thiên Lang doanh đẳng cấp cường hóa cao tới cấp 40 kia mỗi người đều không phải nhân vật đơn giản, vụ nổ ở khoảng cách như vậy chưa hẳn đã có thể giết chết bọn hắn, bởi vậy Lý Thế Dân vì tự bảo vệ mình, cũng chỉ có thể trốn về hướng Nhạc Trọng thôi.Nhạc Trọng thì mang theo hai mươi tên cao thủ tinh nhuệ đẳng cấp cường hóa vượt qua 40 giết tới hướng vụ nổ kia.

Hắn đặt xuống cái bẫy này chính là vì săn giết cao thủ dưới trướng Ngô Nham Hồng.

Lý Thế Dân chính là một miếng mối nhữ.Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa cao đến trên 40 cũng không phải dễ bồi dưỡng như vậy, một khi bị giết, cao thủ dưới trướng Ngô Nham Hồng cũng sẽ ít đi rất nhiều.Bụi mù tán đi, trong một đống bừa bộn, tám cổ thi thể nằm ngổn ngang lộn xộn.

Cao thủ Thiên Lang doanh tuy rằng thực lực cường hoành, nhưng cũng chỉ là thân thể máu thịt, trong vụ nổ cực lớn kia vẫn bị tổn thất tám gã cao thủ.Bất quá vẫn còn tám gã cao thủ, kể cả Vũ Thống Hùng vẫn còn sống sót.- Đáng chết!

Đám chó Hoa Hạ các ngươi đều đáng chết!Vũ Thống Hùng trước tiên cảm giác được nguy hiểm nhanh chóng né khỏi trung tâm vụ nổ tung kia.

Nhưng một khối mảnh đạn kim loại nổ tung lại bắn vào mắt trái hắn, khiến hắn tràn đầy phẫn nộ thô bạo, cầm trong tay một thanh Thanh Nha Thương bảo vật tứ cấp lao về phía Nhạc Trọng!Chủ tướng hung mãnh như thế, bảy tên cao thủ còn lại cũng đều theo sát sau lưng Vũ Thống Hùng phóng về trước.Vũ Thống Hùng chính là đệ nhất hung nhân trong Đại Thái đế quốc, chiến lực kinh người, đã từng một người giết hết một đoàn lực lượng vũ trang mấy trăm người, đồng thời chém giết qua ba gã tiến hóa giả.

Bởi vậy hắn chống lại đám Nhạc Trọng cũng cực kỳ tự tin.Nhạc Trọng nhìn xem về phía đám Vũ Thống Hùng đang xông lại, trực tiếp móc ra gai độc bắn về phía hai gã cao thủ Thiên Lang doanh sau lưng Vũ Thống Hùng.Hai gã cao thủ Thiên Lang doanh cũng không phải kẻ yếu, trong đó một gã chính là mẫn tiệp tiến hóa giả, Nhạc Trọng vừa mới nhắm trúng hắn, hắn đã lóe thân hình lên, trốn ra phía sau đại thụ ở một bênMột gã khác thì trực tiếp biến thân thành một người gấu thân cao ba mét da dày thịt thô, ba phát đạn gai độc bắn trúng hắn trực tiếp khoét ra ba cái lỗ máu nhưng không cách nào nổ tung thân thể hắn được- Cao thủ!

Những tên này cũng không phải kẻ yếu!Nhạc Trọng nhìn xem tám gã cao thủ kia khẽ chau mày, sau đó giãn ra.Những người này đều là cao thủ không sai, nhưng chỉ cần toàn diệt những người này thì nhất định có thể khiến cho Ngô Nham Hồng trọng thương.Vũ Thống Hùng trừng mắt nhìn Nhạc Trọng dữ tợn cười nói:- Chó Hoa Hạ chết tiệt, ta sẽ xé ngươi thành phấn vụn, đầu vặn xuống làm cái bô!- Ngu xuẩn!

Để cho ta trước tiên chém giết ngươi là được rồi!Nương theo một tiếng cười lạnh, Bạch Tiểu Thắng cầm trong tay một thanh Ám Ma Đao hóa thành một đạo vòi rồng chém tới Vũ Thống Hùng.Trước mắt ở dưới trướng Nhạc Trọng, tốc độ Bạch Tiểu Thắng vẫn là nhanh nhất, chỉ có sau khi Tân Giai Nhu phát động ra kỹ năng cấp hai thần tốc thì mới có thể trong thời gian ngắn vượt qua tốc độ của Bạch Tiểu Thắng.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 630: Vũ Thống Hùng! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Cút!Vũ Thống Hùng hai mắt đỏ thẫm phát ra tiếng gào thét như dã thú, mang theo lực 16 người đáng sợ đánh lên đao Bạch Tiểu Thắng.Lực lượng của Bạch Tiểu Thắng cũng chỉ có ba người, dưới chênh lệch gần như gấp sáu lần kia, hắn trực tiếp bị đánh bay ngược ra sau sáu, bảy mét.

Ám Ma Đao trong tay cũng bị đánh bay ra.Thân là tiến hóa giả song thuộc tính lực lượng, mẫn tiệp, ưu thế của Vũ Thống Hùng thật sự quá mức cường đại.

Nếu không phải Bạch Tiểu Thắng cũng là mẫn tiệp Tiến Hóa Giả, hắn một thương là đã có thể xuyên qua người Bạch Tiểu Thắng rồiVũ Thống Hùng sau khi một thương đánh bay Bạch Tiểu Thắng liền tiến lên một bước, trong mắt hung quang lóe lên, Thanh Nha Thương trong tay chợt hung hăng đâm tới Bạch Tiểu Thắng.Bạch Cốt trong mắt lóe lên ma quang, duỗi tay ra, lập tức bắn ra sáu đạo gai xương bén nhọn trực tiếp vọt tới chỗ hiểm của Vũ Thống Hùng.

Nếu Vũ Thống Hùng hiếu thắng giết Bạch Tiểu Thắng, hắn cũng sẽ bị gai xương bén nhọn kia trực tiếp xỏ xuyên qua đầu và chỗ hiểm.Vũ Thống Hùng cũng không muốn cùng Bạch Tiểu Thắng một mạng đổi một mạng, hắn nhanh chóng xoay người, Thanh Nha Thương trong tay huyễn hóa ra thương ảnh trùng trùng điệp điệp đẩy sáu đạo gai xương bén nhọn kia ra.[CHARGE=3]Bạch Tiểu Thắng thừa cơ hội này thân hình lóe lên, vẻ mặt tái nhợt tránh qua một bên.

Hắn tự nhận là ngoại trừ Nhạc Trọng ra, thế gian khó tìm địch thủ, nhưng Vũ Thống Hùng chỉ một đao đã nát bấy tất cả kiêu ngạo của hắn, khiến trong lòng của hắn tràn đầy phẫn nộ.

Nhưng hắn thập phần rõ mình không phải là đối thủ của Vũ Thống Hùng, tiếp tục chiến đấu cũng chỉ là tự rước lấy nhục thôi.Mà ở một bên khác, hai mươi tên Cường Hóa Giả trên cấp 40 dưới trướng Nhạc Trọng cũng thoáng cái chiến đấu với bảy tên cao thủ Thiên Lang doanh.Song phương đều là dị năng, chỉ đối mặt một cái, bên phía Nhạc Trọng đã chết trận một gã cao thủ.

Mà bảy tên cao thủ Thiên Lang doanh cũng phải trả giá một chết một tổn thương.Dưới sự vây công của mọi người, tên cao thủ Thiên Lang doanh bị thương kia thoáng cái liền bị giết chết, năm tên cao thủ Thiên Lang doanh còn lại dưới áp lực đại tăng, dựa vào Yểm Thể nhao nhao tác chiến trong rừng.Nhạc Trọng nhìn bên kia liếc khẽ chau mày, phát ra một tiếng kêu to.Thiểm Điện tam giai nấp ở một bên với tư cách là đòn sát thủ của Nhạc Trọng thoáng cái liền nhảy ra, vừa đối mặt liền cắn đứt đầu một gã cao thủ Thiên Lang doanh.- Súc sinh!

Súc sinh Hoa Hạ chết tiệt!

Các ngươi là đang ép ta đại khai sát giới!Vũ Thống Hùng trông thấy lại có một gã chiến sĩ Thiên Lang doanh chết trận, hai mắt đỏ thẫm, rốt cục đã phát động ra đòn sát thủ của hắn, kỹ năng cấp hai Tùng Lâm Du Hiệp Biến Thân.Trong chớp mắt, bên ngoài thân thể Vũ Thống Hùng liền xuất hiện một tầng sáo trang khắc phù văn kỳ dị màu xanh lá mạ, chiều cao thân thể hắn không thay đổi, tuy nhiên lại phảng phất như hóa thành một thể với hoàn cảnh chung quanh, một tồn tại vô cùng cường đại.Sau khi biến thân trở thành Tùng Lâm Du Hiệp cấp hai, Vũ Thống Hùng lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng, thân hình lóe lên, đúng là dùng tốc độ siêu việt cấp hai thoáng cái vọt tới trước người Bạch Cốt.Từ trong cơ thể Bạch Cốt bắn ra từng đạo gai xương bén nhọn vọt về phía Vũ Thống Hùng.Thanh Nha Thương trong tay Vũ Thống Hùng huy động, đơn giản đẩy những gai xương bén nhọn kia ra, hắn dùng lực đâm một cái, Thanh Nha Thương chợt trực tiếp đâm rách xương cốt có thể ngăn cản súng máy hạng nặng 12, 7 li của Bạch Cốt, sau đó dùng lực hất lên,Cứ thế mà vung Bạch Cốt ra ngoài 20m- Gia hỏa thật mạnh!Nhạc Trọng trông thấy Vũ Thống Hùng đơn giản đánh bay Bạch Cốt trong mắt chợt hiện lên một vòng ngưng trọng.

Nếu đổi lại nhân loại bình thường, một kích kia của Vũ Thống Hùng đủ để xoắn trái tim đối phương thành phấn vụn rồi.Nhạc Trọng nhìn ra Vũ Thống Hùng chính là cao thủ hệ cận chiến, hắn lập tức phát động ra dị năng điều khiển trọng lực, trọng lực gấp hai thoáng cái tác dụng lên người Vũ Thống Hùng.Vũ Thống Hùng cười dữ tợn với Nhạc Trọng, dưới chân điểm một cái, như đạn pháo bắn về phía Nhạc Trọng:- Sẽ vô dụng thôi!

Trừ phi ngươi có thể gây cho ta trọng lực ngoài gấp năm lần!

Nếu không bằng vào chút trọng lực đó của ngươi, căn bản không cách nào ảnh hưởng đến hành động của ta cả!Nhạc Trọng sắc mặt không thay đổi, thân hình biến đổi lui nhanh về sau, móc ra súng tiểu liên hình thức 05 điên cuồng bắn phá về phía Vũ Thống Hùng.- Súng ống đối với ta không có hiệu quả đâu!

Ngươi hôm nay chết chắc rồi!Vũ Thống Hùng hướng về phía Nhạc Trọng điên cuồng cười cười, thân hình chớp liên tục, không ngừng xuyên qua trong cơn mưa đạn kia, dùng tài bắn súng và tốc độ của Nhạc Trọng đúng là không cách nào bắn trúng hắn phát nào cả.- Đầu chó điên này!

Quả nhiên có chút bổn sự!Nhạc Trọng nhìn Vũ Thống Hùng đang lao nhanh đến hai mắt ngưng tụ, phát động ra kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một đạo tinh thần có thể làm cho người sụp đổ trực tiếp đánh tới Vũ Thống Hùng.Khủng Cụ Thuật kia vừa đánh lên người Vũ Thống Hùng, một đạo hào quang thanh sắc chớp động, Khủng Cụ Thuật kia chợt trực tiếp sụp đổ tiêu tán.

Nhạc Trọng thoáng cái liền minh bạch ở trên người của đối phương nhất định có bảo vật phòng ngự dị năng tinh thần trùng kích.- Đi chết!

Chó Hoa Hạ!Vũ Thống Hùng trong chừng ba lượt hô hấp đã vọt đến trước người Nhạc Trọng, một thương nhanh như sao băng đâm tới đầu Nhạc Trọng, tốc độ của hắn lúc này trải qua đủ loại tăng thêm đã vượt qua Thiểm Điện cấp hai.

Biến thân Tùng Lâm Du Hiệp cấp hai chẳng những khiến tố chất thân thể hắn được cường hóa thật lớn, đồng thời trong rừng, tốc độ di chuyển, các loại cảm giác của hắn đều được tăng lên rất lớn, một phát này, so với một thương đâm Bạch Tiểu Thắng lúc trước bá đạo hung mãnh hơn vài phần.Nhạc Trọng tránh cũng không thể tránh, trong mắt của hắn hiện lên một vòng hàn quang, cầm trong tay Ngạc Nha Cứ Nhận bổ một đao lên Thanh Nha Thương của Vũ Thống Hùng.Cự lực gần chín người của Nhạc Trọng cùng Vũ Thống Hùng vốn có lực hai mươi người sau khi biến thân hung hăng va chạm với nhau.

Hắn bỗng chốc bị lực lượng đáng sợ của đối phương cứ thể đánh lui ra sau ba mét, hai tay run lên, Ngạc Nha Cứ Nhận gần như muốn rời tay.Trong mắt Vũ Thống Hùng hiện lên một vòng hàn quang, bước về phía trước một bước, lần nữa một thương vô cùng bá đạo đâm tới trái tim Nhạc Trọng.Đúng lúc này, trong hư không trống rỗng xuất hiện một cái động lớn, từ trong đó bắn ra mười đạo gai xương bén nhọn như sao băng đâm tới Vũ Thống Hùng.Thanh Nha Thương trong tay Vũ Thống Hùng thu lại, sau đó hóa thành thương ảnh đầy trời, trực tiếp xoắn cho hơn mười đạo gai xương bén nhọn kia nát bấy.Trong chớp mắt đó, Nhạc Trọng liền móc ra một cây súng máy hạng nặng 12, 7 li điên cuồng bắn phá về phía Vũ Thống Hùng.- Ngu xuẩn!

Đánh không trúng người, súng máy của ngươi cũng chỉ là phế vật thôi!Vũ Thống Hùng lạnh lùng cười cười, thân hình liên tục chớp động, thoáng một phát chớp đến sau lưng Nhạc Trọng chém về phía đầu hắn.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 631: Bị vồ ếch chụp hụt!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Ngu xuẩn!

Nhạc Trọng cười lạnh, một quả Thanh Đồng Linh Chung đột nhiên từ trong lòng ngực của hắn bay ra, tạo thành một lòng bảo hồ màu xanh chắn trước người hắn.Một thương ẩn chứa lực lượng khủng bố của Vũ Thống Hùng đâm lên trên vòng bảo hộ kia khiến nó phải rung động, nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh.Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên hàn quang, lập tức liền phát động ra kỹ năng Ma Viêm, ở chung quanh thân thể hắn lập tức có một đạo hỏa trụ khủng bố phóng lên trời hoàn toàn nuốt chửng lấy một kích toàn lực kia của Vũ Thống Hùng.Trong thân thể Vũ Thống Hùng cũng lập tức nổ bắn ra một đạo bạch quang, một mặt năng lượng quang thuẫn màu trắng vờn quanh bên ngoài thân thể hắn, ngăn cản được đạo ma viêm trùng thiên kia của Nhạc Trọng.Với tư cách đệ nhất cao thủ dưới trướng Ngô Nham Hồng, Vũ Thống Hùng có được không ít cơ duyên, thậm chí săn giết qua một đầu biến dị thú tam giai trọng thương.

Mặt năng lượng quang thuẫn màu trắng kia chính là bảo vật hắn đạt được chừ đầu biến dị thú tam giai kia.Phanh![CHARGE=20]Đúng lúc này, một viên đạn súng ngắm thoáng một phát bắn lên thân thể Vũ Thống Hùng, tiêu hao không ít năng lượng của mặt quang thuẫn kia.Từng đạo trọng lực gông xiềng lăng không mà hiện đánh lên người Vũ Thống Hùng, khiến hắn thoáng cái nhận lấy trọng lực gấp sáu lần.- Đáng chết!

Bọn hắn thất bại sao?Vũ Thống Hùng cảm thụ được thân thể khác thường, vẻ mặt âm trầm nhìn sang một bên khác, chỉ thấy bên kia còn thỉnh thoảng có chút động tĩnh.

Nhưng cao thủ dưới trướng Nhạc Trọng đều đã bắt đầu vây quanh lấy hắn.- Chó Hoa Hạ!

Thù hôm nay, ta nhớ kỹ.

Không lâu sau, ta tuyệt đối sẽ đến tự tay giết ngươi!Vũ Thống Hùng lạnh lùng nhìn Nhạc Trọng, lập tức quay người hướng bỏ chạy về phương xa.

Hắn tuy rằng lỗ mãng, táo bạo, thị sát khát máu, nhưng cũng không phải đồ ngu.

Nếu tiếp tục chiến đấu thì chỉ sợ ngay cả hắn cũng phải nằm lại ở đây mất.Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một vòng băng hàn, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, dùng tốc độ có thể sánh với Thiểm Điện cấp hai nhanh chóng đuổi theo Vũ Thống Hùng:- Mày chạy được sao?

Hôm nay nơi này chính là nơi táng thân của mày!!Vũ Thống Hùng sau khi biến thân Tùng Lâm Du Hiệp cấp hai, tốc độ đã trên cả Thiểm Điện cấp hai.

Chỉ là trên người của hắn đã bị trọng lực gấp sáu lần trói buộc, tốc độ thoáng cái trở nên chậm hơn rất nhiều.Chỉ qua ba lượt hô hấp, Nhạc Trọng đã đuổi theo, trực tiếp bổ một đao tới Vũ Thống Hùng.- Mẹ nó!

Lão tử hôm nay sẽ giết mày!Vũ Thống Hùng nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện lên một vòng hung quang trực tiếp xoay người một cái, phảng phất như Độc Long đâm tới Nhạc Trọng.Từ sau lưng Nhạc Trọng đột nhiên nổ bắn ra mười đạo gai xương bén nhọn xoay tròn đâm tới Vũ Thống Hùng.Nhạc Trọng không tránh không né, trong mắt lóe lên hàn quang, tay phải nhanh chóng ngưng tụ ra một cây trường mâu ma viêm hung hăng đánh về phía quang thuẫn của Vũ Thống Hùng.Vũ Thống Hùng đâm lên vòng bảo hộ màu xanh của Nhạc Trọng, lực lượng cuồng bạo bộc phát ra cứ thế xé rách tầng bảo hộ kia.Trường mâu ma viêm trong tay Nhạc Trọng cũng đánh lên quang thuẫn màu trắng bên ngoài thân thể Vũ Thống Hùng, ma viêm chi lực cuồng bạo kia lập tức bộc phát trực tiếp đánh tang quang thuẫn màu trắng ngoài thân thể Vũ Thống Hùng, sóng nhiệt nóng rực đốt cháy cả tóc Vũ Thống Hùng.Mười đạo gia xương bén nhọn từ sau lưng Nhạc Trọng xu thế không giảm đâm tới Vũ Thống Hùng.Vũ Thống Hùng lúc này dùng đấu thương vô cùng bá đạo phá hủy vòng bảo hộ màu xanh bên ngoài thân thể Nhạc Trọng, lúc này hắn mặc dù thu thương cũng đã không kịp, chỉ có thể uốn éo thân thể tránh sang một bên.Mười đạo gai xương bén nhọn đột nhiên vặn vẹo một cái, trực tiếp trùng trùng điệp điệp đánh lên thân thể Vũ Thống Hùng, như búa tạ đánh cho Vũ Thống Hùng bay ngược ra sau 4-5m, ngũ tạng lục phủ đều quay cuồng, trực tiếp phún ra một ngụm lớn máu tươi.Cường độ thân thể Vũ Thống Hùng tuy rằng đã trải quahuyết tinh biến dị thú cường hóa mấy lần, nhưng lại xa xa không cách nào sánh được với Nhạc Trọng.

Hắn nhận trọn một kích của BạchCoots, thân thể liền bị thương không nhẹ.Vũ Thống Hùng còn chưa rơi xuống đất, một đạo vòi rồng đã hiện lên, đầu của hắn chợt trực tiếp không thấy đâu nữa, một cổ máu tươi từ trên thi thể không đầu của hắn bắn lên trời, tung tóe đầy đất.Vòi rồng rơi xuống đất, chợt hiển lộ ra thân hình Thiểm Điện tam giai.

Đúng là nó thừa dịp lúc Vũ Thống Hùng bị thương, Nhất Kích Tất Sát giết chết tên đại địch này của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng sau khi thấy Vũ Thống Hùng chết thì trong nội tâm liền có chút buông lỏng, trực tiếp đi tới trước người Vũ Thống Hùng, thu lấy toàn bộ trang bị Thần Ma Hệ Thống trên người Vũ Thống Hùng.Vũ Thống Hùng này chính là đệ nhất đại tướng dưới trướng Ngô Nham Hồng, thân gia quả thật vô cùng phong phú.

Nhạc Trọng từ trên người hắn hận được trọn vẹn trang bị Thần Ma Hệ Thống cường hóa lực lượng, mẫn tiếp.

Trong đó trên người Vũ Thống Hùng còn có bốn kiện trang bị thập phần rất thưa thớt.

Theo thứ tự là Phòng Hộ Y cấp 3, Thanh Tỉnh Hạng Liệm (vòng cổ), Phòng Ngự Quang Thuẫn, bảo vật cấp 4 Thanh Nha Thương.- Bảo vật cấp 5: Phòng Ngự Quang Thuẫn!

Trang bị về sau có thể tự động phát động thủ hộ chủ nhân.

Sau khi hao hết năng lượng có thể trực tiếp đổ đầy năng lượng, hoặc là chờ đợi 24 tiếng đồng hồ sau sẽ tự động bổ sung năng lượng.- Bảo vật cấp 4: Thanh Nha Thương!

Có được Ma Thương lực xuyên thấu cường đại, có thể phá hư vũ khí Thần Ma Hệ Thống dưới cấp 3.Ở trên người Vũ Thống Hùng, Nhạc Trọng coi trọng nhất đúng bảo vật phòng ngự quang thuẫn cấp 5 kia, có được tâm phòng ngự quang thuẫn này rồi thì an toàn của hắn càng thêm đảm bảo.

Đầu năm nay bảo vật phòng ngự trân quý hơn bảo vật công kích cùng cấp nhiều lắm, cũng khó phá hủy hơn nhiều.Ngoại trừ giáo chủ Lệnh Hồ Tương Như của Thông Thiên thần giáo và Vũ Thống Hùng ra, trước mắt Nhạc Trọng còn chưa thấy quâ người nào có được bảo vật phòng ngự mạnh như Phòng Ngự Quang Thuẫn, Thanh Đồng Linh Chung.Bạch Tiểu Thắng đi đến bên người Nhạc Trọng báo cáo nói:- Thủ lĩnh!

Tất cả mọi người giải quyết!Cao thủ Thiên Lang doanh tuy mạnh, thế nhưng ở trước mặt binh lực chênh lệch gấp năm lần vẫn bị cao thủ dưới trướng Nhạc Trọng tiêu diệt toàn bộ.

Đương nhiên bộ hạ của Nhạc Trọng cũng phải bỏ ra một cái giá là hai người trọng thương.- Rút lui!Nhạc Trọng nhàn nhạt ra lệnh.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, một đoàn người nhanh chóng rút lui khỏi nơi này.- Chuyện gì xảy ra?

Vũ Thống Hùng sao vẫn chưa trở lại?Trong đoàn Thái quân, Triệu Nguyên Song thấy Vũ Thống Hùng đã thật lâu rồi vẫn chưa quay lại trong nội tâm liền hiện lên vẻ lo âu.Vũ Thống Hùng thực lực vô cùng cường hoành, đã từng một người chém giết qua một đội bộ đôi tinh nhuệ, một mình giết cả trăm tên phần tử võ trang.

Thực lực của hắn Triệu Nguyên Song thập phần tin tưởng.

Nhưng Vũ Thống Hùng chính là huynh đệ mà Ngô Nham Hồng coi trọng nhất, nếu hắn có gì sơ sẩy, Triệu Nguyên Song quả thật chịu không nổi.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 632: Lương Sơn kịch chiến! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTriệu Nguyên Song trực tiếp gọi tới một gã Đại đội trưởng bộ đội đặc chủng ra lệnh:- Trần Công Danh, anh lập tức mang một chi bộ đội đi tiếp viện Vũ Tướng quân đi.Bộ đội đặc chủng ở đây đều là những Cường Hóa Giả trải qua huấn luyện quân sự hóa nghiêm khắc.

Bọn họ đều là tinh anh, tinh thông sử dụng các loại hỏa lực hiện đại.

Trong chiến tranh, uy lực có thể phát huy so v ới một đoàn cao thủ kỷ luật tản mạn còn mạnh hơn nhiều.- Vâng!

Thủ trưởng!Trần Công Danh làm ra một nghi thức quân đội với Triệu Nguyên Song, lập tức dẫn người tiến vào trong phiến rừng rậm kia tìm tòi.Qua một ngày, ngay khi Triệu Nguyên Song sắp không bình tĩnh được nữa thì Trần Công Danh vẻ mặt tái nhợt bưng lấy một cái hộp đi tới trước người của hắn nói:- Thủ trưởng!

Vũ Tướng quân đã hi sinh cho tổ quốc rồi!Triệu Nguyên Song vừa nghe được tin tức này, đầu liền nổ tung một cái, phảng phất một quả boom nổ tung ngay bên tai hắn, thất thanh nói:- Cái gì? ? ?

Vũ Tướng quân hi sinh cho tổ quốc rồi sao![CHARGE=3]Vũ Thống Hùng chính là bộ hạ tâm phúc được Ngô Nham Hồng tín nhiệm nhất, giữa bọn họ thậm chí có thể dung huynh đệ sinh tử để hình dung.

Vũ Thống Hùng chết trận, Triệu Nguyên Song làm phó thông soái của chi đại quân này tuyệt đối khó thoát khỏi liên quan.

Triệu Nguyên Song thậm chí có thể tưởng tượng được sự tức giận của Ngô Nham Hồng sau khi nghe được tin tức này.Triệu Nguyên Song cắn răng một hạ mệnh lệnh:- Toàn quân dùng tốc độ cao nhất tiến về trước!

Dùng tốc độ nhanh nhất đến Đại La Sơn!

Lần này chúng ta nhất định phải toàn diệt đám Nhạc Trọng!Dưới mệnh lệnh của Triệu Nguyên Song, chi bộ đội khổng lồ này liền chuyển động.

200 tên công binh gỡ mìn thoáng cái đi đến tiền tuyến bắt đầu thanh lý địa lôi chôn dưới đấtNhạc Trọng ở trên đường đã chôn xuống không ít địa lôi, ngoại trừ địa lôi ra, hắn còn sai người chôn xuống rất nhiều vật quấy nhiễu, khiến tốc độ tiến lên của đám Triệu Nguyên Song trở nên chậm chạp hơn không ít.

Nhưng Triệu Nguyên Song lại thập phần kiên địn, mang binh giết vào trong Đại La Sơn.Dựa theo tình báo kia, Triệu Nguyên Song mang binh đi vào trong Đại La Sơn, phát hiện chỗ ẩn thân của bọn Nhạc Trọng, chỉ là ở đó hiện giờ đã người đi nhà trống, chỉ còn lại nguyên một đám sơn động cực lớn.- Đáng chết!

Hắn chạy thoát!Triệu Nguyên Song nhìn đám sơn động kia vẻ mặt tái nhợt thầm nghĩ.- Thủ trưởng!

Bệ hạ có lời muốn nói với ngài!Đúng lúc này, một gã Chiến Sĩ cầm một cái bộ đàm quân dụng đi tới trước người Triệu Nguyên Song.Triệu Nguyên Song tiếp nhận bộ đàm cẩn thận từng li từng tí hỏi:- Xin hỏi ngài có cái gì phân phó, bệ hạ?Bên kia bộ đàm truyền đến tiếng ngưng trọng của Ngô Nham Hồng, đồng thời còn có tiếng hỏa lực nổ vang:- Nguyên Song!

Cậu lập tức mang binh trở về!

Chúng ta có phiền toái!Ở bên ngoài Đại La Sơn, hơn sáu trăm tên Chiến Sĩ trong băng thiên tuyết địa đang bốc xếp và vận chuyển lấy đại lượng vật tư.Mỗi người, mà ngay cả tiểu hài tử mười một mười hai tuổi lưng đều mang súng ống và vật tư nặng hơn mười cân.

Nếu là trước tận thế, vậy thì tuyệt đối sẽ có người nói Nhạc Trọng ngược đãi phụ nữ nhi đồng.

Nhưng đây là trong tận thế, nếu ai lấy đi súng ống trong tay những tiểu hài tử kia, vậy thì những tiểu quỷ kia thậm chí còn dốc sức liều mạng nữaSúng ống chính là đại biểu cho lực lượng, trong tận thế này, chỉ có người có lực lượng mới có thể sống tốt.- Chủ nhân!

Chúng ta trực tiếp đi như vậy, có phải không tốt lắm không?Tân Giai Nhu thân mặc một thân quân phục, trong nhu nhược còn tăng thêm một tia khí chất oai hùng do dự một hồi đi đến bên người Nhạc Trọng trực tiếp hỏi.Nhạc Trọng lúc trước kia đã đáp ứng người Thiên Đường Thần Quốc đánh lén tinh anh mà Ngô Nham Hồng phái ra.

Nhưng Nhạc Trọng quay người liền trực tiếp dẫn người thoát ra ngoài Đại La Sơn, khiến Tân Giai Nhu có chút khó hiểu.Nhạc Trọng nhìn Tân Giai Nhu thản nhiên nói:- Tôi chỉ đáp ứng bọn hắn sẽ hung hăng trọng thương Ngô Nham Hồng, cũng không đáp ứng chết dập đầu với đám tinh nhuệ kia của Ngô Nham Hồng.Thiên Đường Thần Quốc muốn dùng Nhạc Trọng làm đao hung hăng thu thập Ngô Nham Hồng thoáng một phát.

Nhạc Trọng cũng có suy tính của mình.

Dùng lực lượng trong tay hắn, cho dù đánh bại đám tinh nhuệ kia của Ngô Nham Hồng thì kết quả tốt nhất cũng là lưỡng bại câu thương.

Muốn không tổn hao gì nuốt mất 2000 tinh nhuệ của Ngô Nham Hồng tuyệt đối không thể nào.

Hắn ̉ không muốn làm chuyện ngu như vậy.Bất quá bởi như vậy, Nhạc Trọng coi như đã hung hăng đắc tội thế lực khổng lồ Thiên Đường Thần Quốc kia.

Bất quá hắn cũng không quan tâm, bởi vì hắn vẫn luôn xem thế lực mang tính toàn cầu như Thiên Đường Thần Quốc là quân xanh.

Dù sao tương lai nếu Hoa Hạ quốc phục hưng quật khởi, tuyệt đối không thể thiếu tranh đấu với Thiên Đường Thần Quốc được.Nghe xong lời Nhạc Trọng, Tân Giai Nhu thoáng trầm mặc, chỉ yên lặng đi theo bên người Nhạc Trọng đi về phương xa.Bên ngoài thành phố Lan Sơn, một đám Chiến Sĩ trang bị tốt đang mãnh liệt tiến công lấy thành phố Lan Sơn, tiếng pháo ù ù, một phát phát đạn pháo đường kính lớn kéo dài vào trong thành phố Lan Sơn, phá hủy đại lượng công sự, kiến trúc.- Vương bát đản chết tiệt!

Trần Dũng Thắng cũng dám nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!Trong một cao điểm bí mật trong thành phố Lan Sơn, Ngô Nham Hồng nhìn xem một đám Thái quân Chiến Sĩ giống như thủy triều dưới sự yểm hộ của hỏa lực ùa lên cướp lấy trong mắt tràn đầy âm trầm.Ưng Vương Trần Thắng Dũng chính là Thái Lan kiêu hùng nằm phía thành phố Thái Sơn, thực lực của hắn không bằng Ngô Nham Hồng, trong tay chỉ có tám vạn người sống sót.

Nhưng Trần Thắng Dũng phát triển mạnh quân sự, đúng là một chi đại quân quy mô một vạn người.

Tỉ lệ quân dân cao tới 1: 8.

Đại quân một vạn người kia tuy rằng thoạt nhìn rất nhiều, trên thực tế cũng chỉ có 2000 người trong tay có súng.

Còn lại tám ngàn người chỉ là quân dự bị trong tay cầm vũ khí lạnh.Dù như thế, Ưng Vương Trần Thắng Dũng ở trong phiến khu vực Bắc Thái này một gã nhân vật kiêu hùng cực kỳ cường hoành.

Ngô Nham Hồng cũng không có tâm tư trêu chọc hắn.Ngô Nham Hồng thế lớn không sai, nhưng nếu muốn sống mái với Ưng Vương Trần Thắng Dũng thì dù coi như thắng thì chính hắn cũng sẽ tổn thất thảm trọng.

Mặc dù có Tang Thi cản đường.Song phương cũng biết sự tồn tại của đối phương, bất quá đều một mực bảo trì khắc chế, Ngô Nham Hồng tuyệt đối không nghĩ đến dĩ nhiên là Trần Thắng Dũng đâm sau lưng hắn một đao.

Hơn nữa một đao kia còn đâm cực kỳ đúng thời điểm, đúng lúc Ngô Nham Hồng điều đại quân càn quét đám Nhạc Trọng.Trong thành phố Lan Sơn, trong tay Ngô Nham Hồng còn có sáu doanh hơn 2500 binh lực.

Nhưng trong tay Triệu Nguyên Song lại mang theo sáu bộ binh doanh tinh nhuệ nhất dưới trướng Ngô Nham Hồng.

Tuy rằng là sáu bộ binh doanh, nhưng luận sức chiến đấu, sáu bộ binh doanh trong tay Triệu Nguyên Song sức chiến đấu phải gấp hai lần sáu bộ binh doan htrong tay Ngô Nham Hồng.Dưới trọng pháo dày đặc yểm hộ, bộ đối dưới trướng Ưng Vương Trần Thắng Dũng đâu vào đấy cướp lấy từng chút một.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 633: Lương Sơn kịch chiến! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrần Thắng Dũng nhìn bộ hạ của mình cướp bóc trong trận địa thành phố Lan Sơn trên mặt lộ ra một vòng hưng phấn:- Ngô Nham Hồng!

Lần này!

Ngươi cần phải bại trong tay của ta rồi!Phát động tiến công chính là một doanh tinh nhuệ dưới trướng Trần Thắng Dũng, dưới hỏa lực dày đặc yểm hộ, phát động lấy tiến công mãnh liệt vào thành phố Lan Sơn, thoáng cái đã đánh vào trong Lan Sơn.Một gã tham mưu tiến lên tâng bốc Trần Thắng Dũng:- Chúc mừng Ưng Vương!

Đánh xong trận này, toàn bộ Bắc Thái sẽ không có ai là đối thủ của ngài nữa rồi!Một gã tham mưu khác cũng tiến lên khẽ mĩm cười nói:- Ưng Vương quả nhiên thần cơ diệu toán!

Thoáng một phát đã công phá phòng ngự của Ngô Nham Hồng.

Tên Ngô Nham Hồng này còn tự xưng hoàng đế.

Cũng không xem thử bây giờ đã là niên đại nào rồi.Ngô Nham Hồng sáng lập Đại Thái đế quốc, tự nhận đế quốc đệ nhất nhậm hoàng đế.

Bởi vì sự độc tài thống trị của hắn nên trong thành phố Lan Sơn cũng không có ai biểu lộ ra bất mãn -- người như vậy đều đã chết hết.

Nhưng trong thế lực của hắn, đã có người thập phần nhìn không quen hành vi này của hắn.

Hiện giờ cũng không phải cổ đại, mà là hiện đại văn minh dân chủ.

Dù có vài quốc gia vị trí lão đại cha truyền con, con truyền cháu cũng không dám làm lập nên hoàng đế chế đấy.- Tao cũng muốn làm hoàng đế ah!Trần Thắng Dũng nhìn tham mưu chung quanh, trên mặt mỉm cười, nhưng trong lòng có chút thở dài một hơi.[CHARGE=20]Vị trí Hoàng đế kia, một lời Cửu Đỉnh, một câu liền quyết định sinh tử một gia tộc, loại uy phong kia ai mà không muốn.

Chỉ là Trần Thắng Dũng thấy bộ hắn chung quanh hắn không ai đồng ý đế chế như thế, hắn cũng sẽ không như Ngô Nham Hồng, trắng trợn sáng lập một cái Đại Thái đế quốc.

Dù sao hắn còn phải dựa vào những bộ hạ này để giành chính quyền, hơn nữa độc tài thống trị thì cũng thôi đi, đế chế thật sư không được yêu thích.Trên thực tế có không ít cao thủ bất mãn Ngô Nham Hồng tự nhận hoàng đế, nhao nhao đầu nhập dưới trướng Trần Thắng Dũng.

Cái này cũng đủ để chứng minh nhân tâm cũng là một loại lực lượng rồi.Chống cự trong thành phố Lan Sơn thập phần ương ngạnh, mỗi một gã chiến sĩ Đại Thái đế quốc đều điên cuồng ngăn cản lấy tiến công của đám quân Trần Thắng Dũng.Bộ đội của Trần Thắng Dũng sau khi đánh vào thành phố Lan Sơn, mỗi lần tiến thêm một bước đều phải trả giá lớn, song phương vì tranh đoạt mỗi một tấc trận địa đều tiến hành chém giết thảm thiết .Sáu doanh chiến sĩ Đại Thái đế quốc trong thành phố Lan Sơn nếu dã chiến tuyệt đối không phải đối thủ của quân Trần Thắng Dũng, nhưng đây là chiến đấu trong ngõ hẻm, bọn hắn lại bề ngoài hiện lộ ra ý chí chiến đấu ương ngạnh và tinh thần chiến đấu, gắt gao kịch chiến với quân Trần Thắng Dũng.

Ưng Vương quân mỗi lần tiến thêm một bước đều phải trả giá thảm trọng.Thành phố Lan Sơn phảng phất như một cối xay huyết nhục cự đại cắn nuốt huyết nhục và tính mạng quân đội của Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng.Chiến đấu giữa song phương ngay từ đầu đã cực kỳ thảm thiết, tỉ lệ thương vong không ngừng tăng lên.

Nhưng song phương đều không có lựa chọn, chỉ có thể liều chết đánh một trậnTrận chiến tranh này quyết định sau này ai mới là lão đại của phiến khu vực Bắc Thái này.

Vô luận là Ngô Nham Hồng nuốt thế lực Trần Thắng Dũng hay ngược lại thì phương chiến thắng tuyệt đối có thể trở thành bá chủ một phương.Căn cứ có được hơn hai mươi vạn người sống sót trong tận thế cũng đủ trở thành một phương bá chủ rồiCũng vì hấp dẫn có cơ hội trở thành một phương bá chủ kia nên Trần Thắng Dũng mới quyết định xuất binh tiêu diệt Ngô Nham Hồng.Một gã quan quân vẻ mặt tái nhợt đi đến trước người Trần Thắng Dũng trực tiếp hỏi:- Ưng Vương!

Đệ tam doanh cũng bị đánh cho tàn phế rồi!

Làm sao bây giờ? ?Đệ tam doanh chính là doanh đầu mới vừa tiến vào trong thành phố Lan Sơn, chỉ kịch chiến một giờ, thương vong đã vượt qua hơn phân nửa.Thương vong thảm liệt như vậy đủ để cho bất luận một gã chủ quan quân sự nào cũng đều phải kinh hồn táng đảm.Trần Thắng Dũng xanh mặt ra lệnh:- Mệnh lệnh đệ nhị pháo binh doanh lập tức tiến hành pháo kích tầm xa vào trong thành phố Lan Sơn!Ba giờ kịch chiến, đã có ba bộ binh doanh bị đánh tàn, mặc dù đối phương tổn thất càng thêm nghiêm trọng, nhưng kết quả này vẫn khiến Trần Thắng Dũng khó có thể tiếp nhận.

Những bộ binh doanh bị đánh tàn kia đều là tinh nhuệ trong tay hắn, bộ đội tinh nhuệ đã trải qua vô số chiến đấu, muốn bồi dưỡng được những bộ đội có thể đánh trận ác liệt như vậy cũng không phải chuyện đơn giản.Tên quan quân kia lắp bắp kinh hãi có chút do dự nói:- Ưng Vương!

Trong thành phố Lan Sơn có rất nhiều đồng bào của chúng ta!Do dự nhớ lấy tình dân tộc nên pháo binh dưới trướng Trần Thắng Dũng cũng không pháo kích vào trong thành phố Lan Sơn.

Bên kia xem đại bộ phận đều là khu bình dân. nếu tiến hành pháo kích kéo dài, người sống sót bình thường trong khu bình dân nhất định sẽ tử thương thảm trọng.Trần Thắng Dũng hai mắt lạnh lùng ra lệnh:- Đây là mệnh lệnh!- Vâng!Tên quan quân kia trong nội tâm lạnh lẽo lui xuống.Oanh!

Oanh!Lập tức trong thành phố Lan Sơn liền có một phát đạn pháo đường kính lớn đánh vào trong thành thị, khiến từng mảnh kiến trúc nổ nát bấy, vô số người sống sót trong hỏa lực đều hóa thành tro bụi, đồng thời còn có đại lượng người sống sót bị tạc tử thươngDưới pháo kích đáng sợ kia, toàn bộ thành phố Lan Sơn đều lâm vào trong một mảnh hỗn loạn, vô số người sống sót chạy ra khỏi phòng của mình chạy sang hướng khác.Những phần tử bạo loạn thì thoáng một phát nhảy ra ngoài, điên cuồng giết người phóng hóa, cướp bóc cưỡng gian trong thành phố Lan Sơn.

Toàn bộ thành phố Lan Sơn thoáng một phát lâm vào hỗn loạn.Ngô Nham Hồng nhìn thành phố Lan Sơn khói lửa bốn phía vô cùng hỗn loạn bên dưới hai mắt đỏ thẫm, nghiến răng nghiến lợi vô cùng phẫn nộ quát:- Mẹ nó!

Tên vương bát đản Trần Thắng Dũng này cũng dám pháo kích đồng bào của chúng ta!

Tao nhất định phải bầm thây người thành vạn đoạn!

Tỏa cốt dương hôi!Ngô Nham Hồng sao cũng không nghĩ đến Trần Thắng Dũng lại ác như vậy, vậy mà vận dụng trọng pháo đến oanh kích khu bình dân gây hỗn loạn cho hắn.Dưới hỏa lực trọng pháo dày đặc bao trùm, một tòa tòa nhà trực tiếp nổ tung sụp đổ, người sống sót bên trong và Chiến Sĩ Thái quân trực tiếp bị tạc chết hoặc là chôn sống.Sau khi trải qua mấy vòng hỏa lực bao trùm, đệ tứ doanh của Trần Thắng Dũng đầu nhập chiến đấu, chợt thế như chẻ tre đột tiến vào trong thành phố Lan Sơn.Dưới hỏa lực bao trùm, rất nhiều bộ tinh nhuệ, cao thủ của Ngô Nham Hồng đều bị nổ chết tạc thương, không ít chiến sĩ Thái quân bình thường cũng bị dọa bể mật, nhao nhao bỏ chạy sang nơi khác.- Lang Nha doanh!

Cùng ta giết!Ngô Nham Hồng sau khi thấy đệ tứ doanh của Ưng Vương sát nhập thành phố Lan Sơn thì sắc mặt trầm xuống, thân hình lóe lên, thoáng một phát vọt về phía đệ tử doanh Ưng Vương.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 634: Chim sẻ núp đằng sau! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgô Nham Hồng chớp động thân hình, đồng thời phát động ra kỹ năng điều khiển sắt thép, hắn vỗ một chưởng lên chiếc xe hơi, chiếc xe hơi kia chợt vặn vẹo, áp súc, ngưng tụ ra một tầng chiến y sắt thép bao trùm lên người hắn.

Dưới tầng chiến y kia bảo vệ, ngay cả súng máy hạng nặng 12, 7 li cũng không cách nào phá được phòng ngự của hắn cảNgô Nham Hồng nhảy lên ra, phía sau hắn là 50 tên cao thủ cường hóa giả Lang Nha doanh đẳng cấp vượt qua 30.Doanh trưởng Ô Đạt Huy và phó doanh trưởng Lí Uyên Đạt của Lang Nha doanh theo sát sau lưng Ngô Nham Hồng.

Ô Đạt Huy cùng Lí Uyên Đạt chính là hai gã cao thủ mạnh nhất trong Lang Nha doanh, trong Thiên Lang doanh cũng không có bao nhiêu người là đối thủ của bọn hắn cả.Ưng Vương đệ tử doanh rất nhanh đã tiếp xúc với chiến sĩ Lang Nha doanh.

Ưng Vương đệ tử doanh từ rất xa đã phát động ra công kích, vô số đạn vũ bắn phá về phía Lang Nha doanh.Dưới đạn vũ dày đặc bắn phá, bốn gã cao thủ Lang Nha doanh trực tiếp bị bắn nổ tung đầu, cao thủ còn lại thì thi triển dị năng trốn tránh khỏi những đạn vũ kia công kích.Ngô Nham Hồng không hề né tránh, mặc cho đạn bắn lên thân thể hắn.

Hắn chính là Tiến Hóa Giả song thuộc tính tinh thần, lực lượng, những viên đạn bình thường kia không thể ảnh hướng đến hắn một chút nào cả, cũng không cách nào đánh lui hắn nửa phần.

Coi như là súng máy hạng nặng đường kính lớn bắn phá, cũng chỉ có thể đánh lui hắn, không cách nào tổn thương hắn nửa phần.Ngô Nham Hồng như một cỗ xe tăng xông vào trong Ưng Vương đệ tứ doanh, hắn vung tay lên, phát động kỹ năng cấp hai điều khiển sắt thép, từng cây thép bén nhọn từ trong xi măng cốt thép của các kiến trúc đột nhiên nổ bắn ra, trực tiếp đâm vào trong thân thể chiến sĩ Ưng Vương đệ tứ doanh, dưới một kích tám gã chiến sĩ đệ tứ doanh trong tầm mắt hắn đều đã bị đâm xuyên qua cơ thể, máu tươi chảy đầm đìa.Ngô Nham Hồng một kích giây sát tám gã chiến sĩ Ưng Vương đệ tứ doanh, đột nhiên hai gã chiến sĩ của đệ tứ doanh từ một bên nhảy ra, giơ súng điên cuồng bắn phá về phía hắnVô số đạn vũ rơi vào trên người Ngô Nham Hồng, trực tiếp bị chiến y trên thân thể hắn đẩy ra.Ngô Nham Hồng quay người nhìn cái kia hai gã chiến sĩ đệ tứ doanh kia, tiện tay chỉ một cái, kiến trúc bên người hai gã chiến sĩ đệ tứ doanh kia liền rạn nứt, thép bên trong trực tiếp xuyên qua thân thể chúng, trực tiếp ghim bọn chúng lên vách tường ở một bên.[CHARGE=20]Ô Đạt Huy trực tiếp biến thân thành một Lang Nhân, giống như quỷ mỵ xuyên thẳng qua trong đống phế tích, thỉnh thoảng còn đột nhiên từ trong kiến trúc nhảy ra, thoáng một phát vặn gảy cổ một gã chiến sĩđệ tứ doanh.Lí Uyên Đạt chính là Tiến Hóa Giả loại hình mẫn tiệp, tốc độ của hắn nhanh như quỷ mị, rất nhiều lúc, những chiến sĩ đệ tứ doanh kia chỉ cảm thấy một hồi gió mát thổi qua thì đầu của bọn hắn liền bất tri bất giác rớt xuống rồi.Dưới sự dẫn dắt của Ngô Nham Hồng, Lang Nha doanh như là hổ lang giống điên cuồng đồ sát lấy chiến sĩ đệ tứ doanh, mà tỉ lệ thương vong của bọn hắn lại cực thấp, ngoại trừ bồn người ngay từ đầu bị bắn xuyên đầu ra, cũng chỉ có bốn gã trong chiến đấu bị súng phóng lựu bắn cho chia năm xẻ bảy thôi.Một gã quan quân đi đến trước người Trần Thắng Dũng lo lắng báo cáo nói:- Ưng Vương!

Đệ tứ doanh thỉnh cầu tiếp viện!

Đối phương xuất động đại lượng Cường Hóa Giả cao cấp!

Trong đó còn có vài tên Tiến Hóa Giả nữa!Trần Thắng Dũng lạnh lùng cười cười trừng tên quan quân kia nói:- Lang Nha doanh động thủ sao?

Hừ!

Ngô Nham Hồng ngươi rốt cục cũng nhịn không được sao?

Truyền mệnh lệnh của ta!

Lập tức tiến hành pháo kích mang tính bao trùm đối với vị trí đệ tứ doanh!

Đây là mệnh lệnh!- Vâng!

Ưng Vương!Tên quan quân kia phát lạnh, trực tiếp lui xuống.Oanh!

Oanh!Ánh lửa lóe lên, trong một chớp mắt khu vực của Ưng Vương đệ tứ doanh liền bị pháo kích mang tính bao trùm, đạn pháo dày đặc bắn xuống, khiến tòa tòa kiến trúc nổ sụp, đá vụn bắn ra, sóng xung kích khuếch tán tứ phía, nguyên một đám hố bom cực lớn lăng không mà hiện.Pháo kích vô cùng kinh khủng kia liên tiếp bao trùm một khu vực như vậy nhiều lần, cứ thế bắn khiến khu vực kia thành phế tích.

Không có một tòa kiến trúc cao hơn ba mét nào còn tồn tại cả.- Lang Nha doanh cũng không gì hơn cái này.

Thực lực cá nhân dù mạnh thế nào, cũng không cách nào ngăn cản máy bay đại pháo cả.Trần Thắng Dũng nhìn phiến khu vực trở thành phế tích dưới hỏa lực kia lạnh lùng cười cười ra lệnh:- Đệ ngũ doanh!

Tiến công!Nếu không phải đạn pháo dưới trướng Trần Thắng Dũng cũng có hạn thì hắn thật muốn lại thống thống khoái khoái pháo kích mấy vòng, hoàn toàn tiêu diệt hết phiến khu vực này.Có thể dùng một bộ binh doanh tinh nhuệ đổi lấy bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nhất dưới trướng Ngô Nham Hồng, Lang Nha doanh phải toàn diệt, đối với Trần Thắng Dũng mà nói cũng là một trao đổi rất có lợiƯng Vương đệ ngũ doanh tuy rằng bởi vì Trần Thắng Dũng vừa rồi dùng pháo kích chẳng phân biệt địch ta mà sĩ khí có chút sa sút, bất quá vẫn kiên trì lao về hướng thành phố Lan Sơn.Sáu gã chiến sĩ đệ ngũ doanh cẩn thận từng li từng tí thành thạo tiến về phía thành phố Lan Sơn.Bỗng nhiên ngay lúc đó, từ trong một mảnh phế tích nổ bắn ra lục cây thép bén nhọn, thoáng một phát xỏ xuyên qua thân thể sáu gã chiến sĩ đệ ngũ doanh kia, ghim thân thể bọn hắn lên tường.Từ trong phế tích, một nam tử toàn thân bị sắt thép bao phủ, thân cao ba mét phảng phất như người máy nhảy ra, cũng không quay đầu lại bỏ chạy về hướng thành phố Lan Sơn.Nam tử toàn thân bị sắt thép bao phủ phảng phất như người máy này chính là Ngô Nham Hồng.

Vừa rồi một vòng pháo kích kia cũng chỉ có hắn còn sống.

Hắn nếu không phải trước tiên đã phát động ra kĩ năng điều khiển sắt thép cấp hai, điều đại lượng sắt thép ở phụ cận bám vào trên người, ngưng tụ ra một tầng bọc sắt thép dày đặc thì vừa rồi đã khó sống sót rồi.- Trần Thắng Dũng chết tiệt!

Lại dám làm như vậy!

Ngươi lợi hại!

Thật sự là quá độc ác!Ngô Nham Hồng một bên chạy trốn, một bên tại trong lòng phẫn nộ mắng to.Trần Thắng Dũng vừa rồi ra lệnh pháo kích mang tính bao trùm đã hoàn toàn hủy diệt Lang Nha doanh do Ngô Nham Hồng một tay chế tạo.

Trong Lang Nha doanh còn có thêm sáu gã Tiến Hóa Giả, sáu gã Tiến Hóa Giả kia còn chưa phát huy ra tác dụng cực lớn đã bị hỏa lực trực tiếp bắn thành tro bụi, cái này khiến Ngô Nham Hồng sao có thể không giận.Đồng thời vòng pháo kích dày đặc cũng khiến Ngô Nham Hồng lần đầu tiên cảm thấy uy hiếp tử vong, hắn thoáng cái liền trở nên cẩn thận, không muốn đơn thương độc mã tử chiến với bộ đội của Trần Thắng Dũng.Lang Nha doanh bị hủy, Ngô Nham Hồng chạy thục mạng. chiến sĩ Thái quân trong thành phố Lan Sơn trông thấy Ngô Nham Hồng trong suy nghĩ bọn họ như là thần linh bị đánh phải chật vật chạy thục mạng, phảng phất như có cái gì sụp đổ vậy.

Sau khi Ưng Vương đệ ngũ doanh phát động tiến công, sự chống cự của bọn hắn chợt yếu ớt đi rất nhiều.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 635: Chim sẻ núp đằng sau! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChủ tướng làm gương cho binh sĩ có lợi cũng có hại.

Chỗ tốt chính là có thể đề cao sĩ khí chiến sĩ, chỗ hỏng chính là một khi chủ tướng chiến bại hoặc là tử vong.

Đả kích đối với bộ đội cũng rất lớn.Ngô Nham Hồng thống soái Lang Nha doanh với tư cách tiên phong, trong chiến đấu ở quá khứ chính là bách chiến bách thắng.

Trong Đại Thái đế quốc cơ hồ là Thần Thoại, truyền kỳ.

Hiện giờ Thần Thoại sụp đổ, chiến ý của thủ quân trong thành phố Lan Sơn cũng suy sụp một nửa, liên tiếp bại lui.- Thành phố Lan Sơn rất nhanh sẽ là của ta!Trần Thắng Dũng nghe nguyên một đám chiến báo, trong nội tâm tràn ngập sung sướng thầm nghĩ.Chỉ cần đoạt thành phố Lan Sơn vào tay, Trần Thắng Dũng liền có thể nhất phi trùng thiên, trở thành bá chủ có được một thế lực người sống sót khổng lồ.Đúng lúc này, một gã quan quân vẻ mặt tái nhợt đi tới trước người Trần Thắng Dũng báo cáo nói:- Ưng Vương!

Có một chi võ trang đang di động về phía chúng ta![CHARGE=3]Trần Thắng Dũng trong mắt hiện lên một vòng kinh hãi nghiến răng nghiến lợi hỏi:- Cái gì?

Bọn hắn có bao nhiêu người?

Là thế lực nào?Tên quan quân kia nghiến răng nghiến lợi nói:- Bọn họ là người của Thiên Đường Thần Quốc, Thái Lan đệ nhất quân đoàn!Nhìn ra đoán chừng có 2000 tên chiến sĩ, trang bị của bọn hắn thập phần tốt.

Còn có xe tăng, trọng pháo, võ trang phi cơ trực thăng các loại vũ khí hạng nặng!Trần Thắng Dũng sắc mặt thoáng một phát trở nên tái nhợt chửi ầm lên nói:- Thiên Đường Thần Quốc chiết tiệt!

Bọn hắn không phải đi Hải Sơn sao!

Sao lại xuất hiện ở chỗ này!

Bọn mày làm ăn kiểu gì thế!

Sao lại không điều tra rõ ràng?Ngô Nham Hồng hiện đang thiếu binh lực chính là Thiên Đường Thần Quốc tiết lộ tin tức cho Trần Thắng Dũng, đồng thời vì lay động tâm của Trần Thắng Dũng nên Thiên Đường Thần Quốc cũng điều binh lực đến tiến công một thế lực ở Hải Sơn.Thiên Đường Thần Quốc và Trần Thắng Dũng đã có ước định, song phương một bên chiếm Lan Sơn, một bên chiếm Hải Sơn, sau đó hai bên cùng ủng hộ, giúp đỡ cho nhau.

Trần Thắng Dũng tuyệt đối không ngờ tới Thiên Đường Thần Quốc vào lúc này lại đâm hắn một đao, hơn nữa còn là sau khi hắn và Ngô Nham Hồng lưỡng bại câu thương mới đâm ra một đao như vậy, khiến hắn ngay cả chút lực phản kháng cũng không có.Tên quan quân kia sắc mặt tái nhợt hỏi:- Làm sao bây giờ?

Ưng Vương!Trần Thắng Dũng sắc mặt tái nhợt trực tiếp ra lệnh:- Còn có thể làm gì giờ!

Lập tức rút lui!

Truyền mệnh lệnh của tao!

Lập tức lui lại!- Chờ một chút!

Không thể rút lui!Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một thanh âm, một gã người ngoại quốc tóc vàng mắt xanh bước vào trong quân doanh.- Xin chào, Ưng Vương điện hạ!

Tôi là bạn tốt của ngài Tề Thác!

Thật cao hứng có thể gặp ngài ở chỗ này!Tề Thác hướng về Trần Thắng Dũng mỉm cười nói.Trần Thắng Dũng vẻ mặt tái nhợt chất vấn Tề Thác:- Tề Thác các hạ!

Thiên Đường Thần Quốc các ngài là có ý gì!

Giữa chúng ta không phải đã ước định, Lan Sơn là của tôi, Hải Sơn của các ngài sao?Người phụ trách tiến hành trao đổi với Trần Thắng Dũng của Thiên Đường Thần Quốc chính là nam nhân tên Tề Thác này.

Trần Thắng Dũng thập phần rõ ràng năng lực Thiên Đường Thần Quốc, hắn lúc này có thể mang nhiều trọng pháo và đạn pháo tiến công Ngô Nham Hồng, sự trợ giúp của Thiên Đường Thần Quốc cũng không thể bỏ qua được.Trên mặt Tề Thác mang vẻ cười giải hoạt nói:- Ưng Vương điện hạ, chúng tôi cũng không bội ước.

Lan Sơn thật là của ngài.

Bất quá Thiên Đường Thần Quốc Việt Nam chi bộ chúng tôi hi vọng ngài có thể gia nhập Thiên Đường Thần Quốc, thành vi một phần tử của chúng tôi.

Như vậy chúng tôi mới có ủng hộ sự nghiệp của ngài ở Việt Nam.

Về phần Hải Sơn, chờ chúng ta cùng đoạt lấy Lan Sơn, bên kia chúng ta cũng có thể cùng nhau liên thủ đoạt lấy.Trần Thắng Dũng trầm mặc một hồi chậm rãi nói:- Nếu như tôi không đáp ứng gia nhập Thiên Đường Thần Quốc thì sao?Tề Thác trên mặt mỉm cười ẩn ẩn uy hiếp nói:- Ưng Vương điện hạ, Việt Nam đệ nhị quân đoàn chúng tôi đã chờ lệnh ở phụ cận thành phố Thái Sơn, phụ trách giúp ngài giữ nhà, để tránh có thế lực khác nhìn xem các ngài.

Nhưng nếu như ngài không muốn gia nhập chúng tôi, thành vi bằng hữu của chúng tôi!

Chỉ sợ sẽ có một ít chuyện không vui tình xảy ra thôi!Tề Thác mà nói vậy cũng chính là uy hiếp trắng trợn.

Nếu Trần Thắng Dũng không quy hàng, đệ nhất quân đoàn, đệ nhị quân đoàn của bọn hắn đồng thời phát động liền có thể nhổ tận gốc Trần Thắng Dũng.Trong hang ổ Trần Thắng Dũng cũng có lưu thủ lại ba doanh bộ đội.

Nhưng ba doanh bộ đội kia chỉ có một cái có thể nói là tinh nhuệ.

Còn hai doanh còn lại phần lớn là tân binh, còn cầm vũ khí lạnh.

Căn bản không thể nào là đối thủ của chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc được trang bị tốt được.Mặt Trần Thắng Dũng thoáng cái trở nên âm trầm, hai đấm hắn nắm chặt, trong nội tâm dâng lên lửa giận rào rạt, cơ hồ nhịn không được muốn đấm một quyền giết chết tên Tề Thác trước mặt.

Gia nhập Thiên Đường Thần Quốc, như vậy thế lực của hắn sẽ bị Thiên Đường Thần Quốc nuốt đến nỗi ngay cả cặn bã cũng không thừa, những người ngoại quốc này cũng không phải thiện nam tín nữ gì cả.Trần Thắng Dũng trầm mặc một hồi lâu chậm rãi nói:- Tốt, tôi đáp ứng ngài!Tề Thác mặt lộ ra một tia mỉm cười kỳ dị, lấy ra một cái hộp nhỏ đưa cho Trần Thắng Dũng nói:- Chúc mừng ngài làm ra lựa chọn chính xác.

Đây là Thiên Thần Hoàn mà chúng tôi nghiên chế ra, chỉ cần sau khi ngài phục dụng liền có thể trở thành thành viên trung tâm của chúng tôi rồi.Trần Thắng Dũng biến sắc chằm chằm vào Tề Thác gằn từng chữ:- Các ngài không tin tôi?Trần Thắng Dũng tự nhiên rõ trong tay Tề Thác là đồ chơi gì.

Thiên Thần Hoàn kia sự thật chính là độc dược do Thiên Đường Thần Quốc lợi dụng thực vật biến dị trong tận thế cùng một ít thân thể biến dị thú quý hiếm đề luyện ra.

Đây cũng là một trong các thủ đoạn khống chế nhân viên bên ngoài của Thiên Đường Thần Quốc.

Không phải tộc loại của ta chắc chắn sẽ nảy sinh dị tâm, những lời này, người Châu Âu cũng rất rõ.Thiên Đường Thần Quốc đối với những thủ lãnh các thế lực ngoại quốc đều dùng loại độc dược thần kỳ Thiên Thần Hoàn kia để khống chế.

Nếu trong một tháng không phục dụng giải dược, những thủ lãnh thế lực ngoại quốc kia sẽ độc phát mà vong.Tề Thác mặt vẫn mang theo vẻ mỉm cười nho nhã lễ độ nói:- Không!

Chúng tôi thập phần tín nhiệm nhân phẩm Ưng Vương điện hạ ngài.

Nhưng sau khi ngài ăn vào Thiên Thần Hoàn này thì việc hợp tác giữa chúng ta có thể sẽ càng thêm vui sướng!Trần Thắng Dũng nhìn viên Thiên Thần Hoàn kia hoáng trầm mặc.

Một khi nuốt độc dược này vào, như vậy sinh tử của hắn đều phải bị Thiên Đường Thần Quốc nắm giữ, sẽ không thể thoát khỏi khống chế của Thiên Đường Thần Quốc được nữa.Đúng lúc này, một gã quan quân vô cùng hưng phấn đi vào bên trong báo cáo:- Ưng Vương!

Ưng Vương điện hạ!

Bộ đội đi ra ngoài của Ngô Nham Hồng đã quay lại rồi!

Bọn hắn đang chiến đấu kịch liệt với Thiên Đường Thần Quốc Thái Lan đệ nhất quân đoàn.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 636: Liên thủ!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Cái gì!

Ha ha!

Thật tốt quá!Nghe được tin tức này, mặt Trần Thắng Dũng thoáng cái xuất hiện một tia huyết sắc, hắn cười nói:- Tề Thác các hạ!

Ngài đã nghe chưa?

Hiện giờ bộ đội của Ngô Nham Hồng đang chiến đấu với Thiên Đường Thần Quốc Thái Lan đệ nhất quân đoàn các ngươi, nếu như tôi hiện giờ liên thủ với Ngô Nham, vậy ngài cảm thấy sẽ thế nào đây?Tề Thác vẫn một mực nho nhã lễ độ lộ ra thành thạo sắc mặt cũng thoáng có chút khó coi, hắn vẫn mỉm cười tiếp tục nói:- Ưng Vương điện hạ!

Ngài sẽ không làm như vậy đâu!

Chúng tôi và ngài chính là bằng hữu tốt!

Tôi hi vọng ngài có thể cùng Thiên Đường Thần Quốc chúng tôi cùng nhau liên thủ tiêu diệt bộ đội của Ngô Nham Hồng!

Sau khi toàn diệt Ngô Nham Hồng, thành phố Lan Sơn chúng ta có thể chia đều.Mặc dù hiện giờ thế cục bất lợi đối với Thiên Đường Thần Quốc, nhưng Tề Thác đảo mắt liền ném lời uy hiếp vừa rồi đối với Trần Thắng Dũng đến tận chín tầng mây, tiếp tục khuyên bảo Trần Thắng Dũng.Trần Thắng Dũng nhìn Tề Thác ra lệnh:- Tề Thác tiên sinh!

Đề nghị của ngài tôi sẽ xem xét!

Hiện giờ xin ngài rời đi!

Tiễn khách!Hai gã chiến sĩ Ưng Vương đưa Tề Thác rời khỏi gian phòng này..[CHARGE=20]Một gã tham mưu đi tới trước người Trần Thắng Dũng hỏi:- Làm sao bây giờ, Ưng Vương điện hạ?Trần Thắng Dũng xanh mặt ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tao, tất cả bộ đội lập tức rút khỏi thành phố Lan Sơn, xây dựng phòng ngự công sự ngay tại chỗ!Lúc Trần Thắng Dũng hạ đạt mệnh lệnh này trong lòng phảng phất đang nhỏ máu.

Chỉ thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa là hắn đã có thể đoạt thành phố Lan Sơn vào trong tay.

Mà bây giờ lựa chọn tốt nhất của hắn chính là tập trung binh lực xây dựng công sự phòng ngự ở ngay chỗ này, chờ đợi sự tình phát triển.- Đáng chết!

Tên khỉ da vàng Nhạc Trọng chết tiệt kia!

Quả nhiên khỉ Hoa Hạ quốc đều là đám tiểu nhân bội bạc cả!Tề Thác vừa rời khỏi gian phòng Trần Thắng Dũng, sắc mặt thoáng cái trở nên vô cùng tái nhợt.

Hắn cũng không ngu ngốc, thoáng cái liền nghĩ đến Nhạc Trọng đã buông tha, khiến bộ đội của Triệu Nguyên Song có thể kịp thời quay lại viện binh.Đương nhiên Tề Thác bọn họ tuyệt đối sẽ không nghĩ đến chính bọn hắn cũng hung hăng lừa Trần Thắng Dũng một vố, hoàn toàn cắt đứt đường lui của Trần Thắng Dũng rồi.Ở tiền tuyến trận địa, Triệu Nguyên Song lớn tiếng cổ động:- Xông tới cho tao!

Giết sạch những tên súc sinh ngoại quốc kia!

Bọn chúng đều là kẻ xâm lược đến diệt chủng tộc chúng ta.

Một khi bị bọn hắn đánh vào thành phố Lan Sơn, vợ con của chúng ta, nhi nữ đều sẽ biến thành đối tượng bị nô dịch!

Giết sạch kẻ xâm lược!- Giết sạch kẻ xâm lược!- Giết sạch những con heo da trắng kia!

Vì vĩ nhân dân Thái Lan vĩ đại mà chiến đấu!- Giết sạch những con heo da trắng kia!

Phục hưng Thái Lan!". . .

"Dưới sự cổ động của Triệu Nguyên Song, sĩ khí chi tinh nhuệ thân kinh bách chiến kia của Ngô Nham Hồng liền đại chấn, dưới sự chỉ huy của các quân quan phát động ra từng đợt tiến công với bộ đội Thiên Đường Thần Quốc.Chi bộ đội này là tinh nhuệ của Ngô Nham Hồng, đồng thời cũng bị chủ nghĩa dân tộc cực đoan tẩy não, rất là điên cuồng.

Bộ đội như vậy sức chiến đấu ý chí chiến đấu cũng vô cùng ương ngạnh, thêm vào khóa huấn luyện quân sự nghiêm khắc mà bọn hắn đã trải qua, trong đội ngũ còn có lão binh dẫn đầu, sức chiến đấu quả thật cực kỳ cường hoành.Dưới sự yểm hộ từ hỏa lực của 122 chiếc pháo tự hành kia, từng chiếc xe tăng nghiền áp về phía trận địa Thiên Đường Thần Quốc.

Ở chung quanh xe tăng là một đám bộ binh Thái quân cầm trong tay súng trường, hung hãn không sợ chết.Trong trận doanh Thiên Đường Thần Quốc, quân đoàn trưởng Thiên Đường Thần Quốc Thái Lan đệ nhất quân đoàn mái tóc dài màu vàng xõa vai A Lịch Khắc Tư nhìn xe tăng dưới hỏa lực yểm hộ nghiền áp tới khinh miệt cười cười:- Thật sự là một đám ngu xuẩn!

Cũng dám so đấu hỏa lực với chúng ta!

Những tên này thật sự quá mức ngu xuẩn!

Hắc ưng đệ nhất đại đội xuất động!Dưới mệnh lệnh của A Lịch Khắc Tư, thoáng một phát từ trong trận doanh Thiên Đường Thần Quốc bay ra 24 chiếc phi cơ trực thăng võ trang, bay về phía khu vực xe tăng Thái quân.Cơ hồ cùng một thời gian, trong trận doanh Thiên Đường Thần Quốc, 36 chiếc súng bắn hỏa tiễn liên tiếp không ngừng phong hỏa tiễn về khu vực chiến tranh24 chiếc 122 pháo tự hành không hoàn toàn tiến hành pháo kích, đạn pháo đáng sợ rơi vào khu vực những xe tăng kia, sinh ra nổ tung cực lớnCơ hồ trong chớp mắt, bộ đội Thái quân liền bị bao phủ trong hỏa lực.Dưới hỏa lực cực kỳ kinh khủng kia của Thiên Đường Thần Quốc bao trùm đả kích, hai mươi chiếc xe tăng mà Triệu Nguyên Song tập kết ra thoáng cái đã bị nổ mất mười hai chiếc.Tám chiếc xe tăng còn sót lại còn chưa kịp phát huy sức chiến đấu, 24 chiếc phi cơ trực thăng võ trang trên bầu trời đã tập trung vào mục tiêu, bắn ra một quả đạn đạo chống tăng lên sáu chiếc xe tăng, trực tiếp khiến chúng nổ tungHai chiếc xe tăng còn sót lại thì dốc sức liều mạng trốn chết, trong đó một cỗ bị một quả đạn chống tăng phóng ra lúc sau bắn trúng, trực tiếp nổ thành nát bấy.

Một cổ khác thì lại may mắn trốn được vào trong rừng.Không đến 20 phút, xe tăng doanh trước đây bách chiến bách thắng mà Triệu Nguyên Song tập kết ra đã bị phá hủy hoàn toàn.Đây hoàn toàn là một hồi chiến đấu không cân xưng, Thiên Đường Thần Quốc có được hỏa lực hoàn toàn chế trụ bộ đội Thái quân, đây là lực lượng của A Lịch Khắc Tư.

Thiên Đường Thần Quốc nhân tài đông đúc, tùy tiện là có thể điều động 24 chiếc phi cơ trực thăng võ trang ra để chiến đấu.

Mà toàn bộ bộ đội của Ngô Nham Hồng cũng chỉ có tám cái phi cơ trực thăng võ trang, bọn hắn chỉ có thể dùng được hai cái.

Không có nhân tài, cho dù có phi cơ trực thăng võ trang bọn hắn cũng không dùng được.Ngay khi A Lịch Khắc Tư đắc chí vừa lòng thì bỗng nhiên có một đạo quang mang chớp động, một phát đạn súng ngắm đường kính lớn bắn lên trực thăng khiến nó nổ tung.Trong một chớp mắt, chiếc phi cơ trực thăng võ trang kia liền hóa thành một đoàn hỏa cầu, rơi xuống dưới.Ở bên người Triệu Nguyên Song, một gã cao thủ Thái quân của Thiên Lang doanh tràn ngập cừu hận nhìn 23 chiếc phi cơ trực thăng võ trang còn sót lại, lập tức trốn vào trong rừng.

Đúng là hắn đã bắn ra phát đạn kia, lúc này mới một súng bắn tan chiếc trực thăng trên bầu trời kia.

Súng ngắm bình thường cũng không dễ dàng tiêu diệt phi cơ trực thăng võ trang như vậy .Sau khi đánh tan sự tiến công của Triệu Nguyên Song, từ trong trận doanh Thiên Đường Thần Quốc thoáng cái chạy ra bốn mươi chiếc xe tăng tạo thành một cổ nước lũ sắt thép đáng sợ phối hợp với bộ binh tinh nhuệ nghiền áp về phía Triệu Nguyên Song.- Lui vào trong rừng!Triệu Nguyên Song nhìn nước lũ sắt thép mà Thiên Đường Thần Quốc phái ra cắn răng một cái trầm giọng ra lệnh.

Chính diện chiến bọn hắn căn bản không phải là đối thủ của Thiên Đường Thần Quốc có được hỏa lực cường đại.

Thứ duy nhất bọn hắn có thể làm chính là du kích trong rừng.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 637: Chiến lực bộ đội Thiên Đường Thần Quốc! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBan đầu trong chiến tranh ở Thái Lan, Thái quân chiến đấu chính diện cũng không phải là đối thủ của Mỹ.

Bọn hắn sở dĩ có thể thắng lợi, chủ yếu là có hai đại quốc ở phía sau trợ giúp bọn hắn, cộng thêm trong nước Mỹ có quan hệ bất ổn.

Bọn hắn cũng đã từng dựa vào sự quen thuộc với địa hình để đánh du kích tiêu hao lực lượng quân Mỹ .Dưới mệnh lệnh của Triệu Nguyên Song, quân Ngô Nham Hồng thập phần có trật tự phân liệt trở thành sáu bộ phận tản ra trong rừng.

Thái Lan vốn chính là vùng núi, là nơi có rừng nhiệt đới dày đặc.Bộ đội của Triệu Nguyên Song phân tán trong rừng, xe tăng của Thiên Đường Thần Quốc liền khó có thể phát huy ra lực công kích đáng sợ.Bất quá 23 chiếc phi cơ trực thăng võ trang kia liền trực tiếp bay vào trong rừng, bắn phá đạn lửa điên cuồng vào đó.Một phát phát đạn lửa rơi vào trong rừng, chợt nổ ra, hóa thành Liệt Hỏa rào rạt hoàn toàn cắn nuốt tất cả chung quanh.

Mặc dù đây đang là mùa đông rét lạnh nhưng vẫn có mảng lớn mảng lớn bụi cỏ, cây cối bị thiêu đốt.

Không ít chiến sĩ Thái quân bị ngọn lửa kia thôn phệ, trực tiếp chết cháy.Phanh!Một phát đạn súng ngắm ẩn chứa kỹ năng cường kích thương bắn vào một cỗ phi cơ trực thăng võ trang, lần nữa khiến nó nổ thành một đoàn hỏa cầu, từ trên bầu trời rơi xuống.Hai chiếc phi cơ trực thăng võ trang sau khi rơi xuống, hai mươi hai chiếc phi cơ trực thăng võ trang còn sót lại thoáng cái trở nên cảnh giác hơn rất nhiều, bọn hắn tăng độ cao lên, không ngừng phóng đạn lửa và cơ quan pháo xuống dưới, hóa từng mảnh rừng thành biển lửa.[CHARGE=3]Triệu Nguyên Song tuy rằng mang theo bộ hạ phân tán trốn vào trong rừng, nhưng vẫn bị hai mươi hai chiếc phi cơ trực thăng võ trang kia giết cho tử thương thảm trọngTrần Thắng Dũng đứng xa xa nhìn Thiên Đường Thần Quốc đệ nhất quân đoàn hành hạ bộ đội của Triệu Nguyên Song vẻ mặt tái nhợt, trong nội tâm tràn ngập rung động:- Thật mạnh!

Quá mạnh mẽ!

Sức chiến đấu của bộ đội Thiên Đường Thần Quốc thật sự quá đáng sợ!Tài nguyên mà Thiên Đường Thần Quốc có được xa xa không phải loại côn đồ như Trần Thắng Dũng, Ngô Nham Hồng có thể so sánh.

Thiên Đường Thần Quốc chính là thế lực nắm giữ khoa học kỹ thuật mới nhất Châu Âu, hơn nữa đã gần nắm giữ toàn cầu, chỉ là một chi bộ đội ở Thái Lan thôi cũng đã cực kỳ đáng sợ.

Bọn hắn hoàn toàn là một chi bộ đội hiện đại hóa tinh thông chiến tranh hiện đại có được vệ tinh trợ giúp, mà không phải một đám côn đồ vũ khí lạnh nóng hỗn hợp, ngay cả trận địa chiến đấu cũng không hiểu.Nói được khó nghe một chút, Nhạc Trọng cũng chỉ là một tên đại quân phiệt đại côn đồ, tài nguyên hắn nắm giữ trong tay căn bản không cách nào sánh được với Thiên Đường Thần Quốc cả.Trần Thắng Dũng trông thấy Thiên Đường Thần Quốc đệ nhất quân đoàn đơn giản hành hạ đến chết bộ đội của Triệu Nguyên Song trong nội tâm cũng không khỏi sinh ra một tia cảm giác chán nản.

Bộ đội của hắn thực lực không kém, nhưng so với bộ đội trong tay Triệu Nguyên Song vẫn kém một bậc, nếu là hắn đấu với Thiên Đường Thần Quốc, chỉ sợ cũng chỉ có thể trốn vào trong rừng đánh du kích. . .Ngay khi Trần Thắng Dũng vẻ mặt vẻ lo lắng nhìn Thiên Đường Thần Quốc không ngừng thôn phệ bộ đội của Triệu Nguyên Song thì một gã quan quân đi tới trước người của hắn nói- Ưng Vương điện hạ!

Ngô Nham Hồng phái ra sứ giả cầu kiến!Trong mắt Trần Thắng Dũng hiện lên một vòng dị quang trầm giọng nói:- Để hắn đến!Một gã chiến sĩ mang theo một người đi đến trước người Trần Thắng Dũng.- Ngô Nham Hồng!Trần Thắng Dũng vừa nhìn thấy tướng mạo người nọ liền bhịn không được thốt ra, liên tiếp lui về phía sau vài bước.Ba gã Tiến Hóa Giả và hai gã Cường Hóa Giả đẳng cấp cao đến trên 40 liền thoáng cái chắn trước người Trần Thắng Dũng, nhìn chằm chằm người trước mắt.Phần tử dân tộc cực đoan sáng lập Đại Thái đế quốc quân hơn nữa tự nhận đệ nhất nhậm hoàng đế Đại Thái đế quốc quân, đồng thời cũng là một trong các kiêu hùng Thái Lan thời tận thế, Ngô Nham Hồng.Ngô Nham Hồng hướng về phía Trần Thắng Dũng cười nói:- Là tao.

Tao tới tìm mày bàn chuyện hợp tác!Trần Thắng Dũng hồi phục lại từ khiếp sợ, hắn lui về phía sau hai bước, nhìn Ngô Nham Hồng thản nhiên nói:- Mày bỏ xuống được sao?Lần này Trần Thắng Dũng đã hung hăng đâm cho Ngô Nham Hồng một đao, Lang Nha doanh của Ngô Nham Hồng cũng bị Trần Thắng Dũng hủy, bản thân Ngô Nham Hồng cũng thiếu chút đã bị Trần Thắng Dũng tiêu diệt.

Thù hận sâu như vậy, Trần Thắng Dũng không tin Ngô Nham Hồng có thể buông thaNgô Nham Hồng thản nhiên nói:- Tao không bỏ xuống được!. . . . .Trong hai mắt Ngô Nham Hồng hiện lên một vòng ngưng trọng, trực tiếp nói với Trần Thắng Dũng:- Thế nhưng dù tao không bỏ xuống được thế nào thì hôm nay cũng phải bỏ!

Nếu như hai người chúng ta người tiếp tục sống mái với nhaui!

Được lợi sẽ chỉ là những con lợn da trắng kia.

Tao tuyệt đối không cho phép Thái Lan chúng ta rơi vào tay những con lợn da trắng kia.

Trần Thắng Dũng, lần này mày hãy liên thủ với tao!

Không!

Là tao cầu mày liên thủ, cùng nhau giết sạch những con lợn da trắng kia!Trong mắt Ngô Nham Hồng hiện lên một vòng hào quang hung ác đồng ý nói:- Chỉ cần mày liên thủ với tao giết sạch những con lợn da trắng kia!

Đánh xong trận này, tao nguyện ý phân trang bị một doanh và bốn vạn nhân khẩu cho mày!

Tao tình nguyện cho người thành chủ nhân Thái Lan, cũng không muốn những con lợn da trắng thấp hèn vô sỉ kia khống chế đất nước.Trần Thắng Dũng nghe ra sự chân thành trong lời Ngô Nham Hồng, trong mắt chớp động lên một vòng dị quang, hắn trầm mặc một chút liền gật đầu nói:- Tốt!

Ngô Nham Hồng, mày là một hảo hán tử.

Tao nguyện ý hợp tác với mày, tiêu diệt những kẻ xâm lược chết tiệt kia.Ngô Nham Hồng nhìn Trần Thắng Dũng lộ ra một cái mỉm cười:- Cám ơn!

". . .Mọi người đều có nhiều mặt.

Ngô Nham Hồng chính là một đầu súc sinh hung tàn thô bạo, háo sắc như mệnh, xem người Hoa như heo cẩu, thế nhưng hắn cũng là một người thập phần có khí tiết dân tộc và mị lực. . .Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng vừa đạt thành hiệp nghị, liên quân song phương thoáng cái liền tấn công sau lưng Thiên Đường Thần Quốc.Một góc chiến trưởng, bốn ngàn tên người Hoa quần áo tả tơi, hai mắt chết lặng, khắp nơi vết thương chồng chất, xanh xao vàng vọt đang tập hợp lại với nhau.Người sống sót người Hoa trong khu vực Lan Sơn này cũng không nhiều, hơn bốn nghìn tên người sống sót người Hoa này đại bộ phận đều là do Ngô Nham Hồng đbắt được khi đánh vào cảnh nội Quảng Tây.

Ngô Nham Hồng muốn cho người Thái trở thành người thượng đẳng cao quý, tự nhiên muốn có những người hạ đẳng đến hầu hạ những người thượng đẳng như bọn họNgô Nham Hồng nhìn bốn ngàn tên người Hoa quần áo tả tơi kia lạnh lùng ra lệnh:- Tao là Ngô Nham Hồng!

Tao lệnh cho bọn mày lập tức xông qua bên kia cho tao!

Giết đám lợn da trắng kia!

Chỉ cần bọn mày giết chết một tên, ta sẽ cho các ngươi khôi phục tự do.

Nếu bọn mày không xông, ta sẽ giết bọn mày, còn có lão bà, tiểu hài tử, cha mẹ bọn mày nữa!

Chia bọn hắn vũ khí!21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 638: Chiến lực bộ đội Thiên Đường Thần Quốc! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDưới mệnh lệnh của Ngô Nham Hồng, những Thái quân kia đi tới, đưa cho những người Hoa sống sót kia một cây gỗ lớn.Ngô Nham Hồng căn bản không tín nhiệm những người Hoa sống sót kia nên tự nhiên sẽ không cho bọn hắn vũ khí gì tốt, ngay cả một thanh khảm đao cũng keo kiệt.- Xông tới cho ta!

Người không xông chết!Ngô Nham Hồng lớn tiếng quát những người Hoa sống sót kia. . .Dưới họng súng đen ngòm uy hiếp, những người Hoa sống sót kia chỉ có thể đủ đắc dĩ phát động công kích về phía trận địa Thiên Đường Thần Quốc.Hỏa lực Thiên Đường Thần Quốc cực kỳ hung mãnh, bốn ngàn tên người Hoa sống sót kia vừa phát động công kích, vô số đạn vũ và đạn pháo chợt đã rơi vào trên thân thể bọn họ, phá tan bọn họ thành từng mảnh.Vô số người Hoa sông sót bị đánh chết. . .

Trên chiến trường khắp nơi đều là thi thể và máu tươi, dọa sợ rất nhiều người.

Bọn hắn nhao nhao quay đầu bỏ chạy về sau.- Xông tới cho ta!

Người lui về sau chết!Một gã quan quân Thái quân lớn tiếng quát.Trong trận địa Thái quân cũng bắn ra vô số mưa đạn, trực tiếp xoắn giết những người Hoa sống sót kia.Trên chiến trường, vô luận địch ta đều đang xoắn giết lấy những người Hoa sống sót kia, biến bọn chúng thành vô số cỗ thi thể.

Vô luận là Thái quân hay người Thiên Đường Thần Quốc cũng không tin những người Hoa sống sót kia.

Cũng không muốn phân ra nhân thủ tiếp nhận sự đầu hàng của bọn họ.- Thật sự là một đám súc sinh!Trong rừng phương xa, Nhạc Trọng xuyên thấu qua ống nhắm của súng ngắm chim ưng lẳng lặng nhìn chiến trường bên này, phẫn nộ trong lòng bốc lên không thôi.Nhạc Trọng nhìn một gã người Hoa sống sót ngã vào trong vũng máu, thu hồi súng ngắm, nhắm mắt nghiên qua một bên không đành lòng nhìn tiếp. . .Lúc này còn chưa tới lúc Nhạc Trọng ra tay, hắn cũng chỉ có thể ngồi xem hơn bốn nghìn tên người Hoa sống sót không ngừng chết dưới súng Thái quân và Thiên Đường Thần Quốc.- Đại cục làm trọng!

Bốn chữ này thật đúng là trầm trọng!Nhạc Trọng ghé vào trên cành cây có chút đắng chát nói bốn chữ kia.- Lũ hoa hạ chết tiệt!

Thật sự là một chút tín dụng cũng không có![CHARGE=20]A Lịch Khắc Tư bị hai người Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng liên thủ đâm một đao sau lưng trong lòng tràn đầy phẫn nộ.Bộ đội của Thiên Đường Thần Quốc chính là một chi bộ đội cơ giới, rất nhanh đã dựng nên phòng tuyến, tiếp theo cũng dễ dàng hơn nhiều, nhưng dưới sự liên thủ của hai người Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng vẫn tổn thất một ít nhân thủ.A Lịch Khắc Tư nhanh chóng điều chỉnh sách lược, điều bốn mươi chiếc xe tăng kia trở về, phát động công kích về hướng thành phố Lan Sơn.Pháo kích cũng điên cuồng nã về phía thành phố Lan Sơn.Lúc này Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng đã có hiểu rõ trực quan đối với hỏa lực hung mãnh của Thiên Đường Thần Quốc, bọn hắn nhanh chóng phân tán binh lực lui vào trong thành phố Lan Sơn.Mặt khác bên phía Triệu Nguyên Song đã tổ chức lấy bộ hạ tiến hành tập sát quy mô nhỏ đối với bộ đội Thiên Đường Thần Quốc.A Lịch Khắc Tư bất đắc dĩ cũng chỉ có thể phái ra bộ đội cao thủ của Thiên Đường Thần Quốc giảo sát với bộ đội cao thủ dưới trướng Triệu Nguyên Song, song phương đều tử thương thảm trọng. . . . .A Lịch Khắc Tư sau khi điều chỉnh chiến lược liền dùng bộ đội bọc thép làm hạch tâm cường công về phía thành phố Lan Sơn.Dưới hỏa lực dày đặc yểm hộ, mỗi một tấc trận địa thành phố Lan Sơn không ngừng bị cướp lấy.Mà Thái quân cũng liều thập phần ương ngạnh, vì chống cự kẻ xâm lược, thậm chí rất nhiều nữ nhân và tiểu hài tử đều gia nhập vào trong chiến đấu.Đồng thời Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng cũng vắt hết óc tập hợp ưu thế binh lực và cao thủ, phá hủy lấy từng chiếc xe tăng, tiêu hao lực lượng Thiên Đường Thần Quốc .Xe tăng thích hợp nhất chính là công kích mang tính tập thể trên đất bằng, chiến đấu trên đường phố cũng có chút chịu thiệt.

Chính vì như thế, Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng cũng thập phần thông minh buông tha quyết chiến ở bên ngoài Thiên Đường Thần Quốc mà kéo đối phương vào chiến đấu trong ngõ hẻm.Chiến đấu kịch liệt một mực tiếp tục đến ban đêm, song phương lúc này mới dừng lại.Song phương đều tổn thất thảm trọng, bộ đội tinh nhuệ bên Thái quân tử thương gần 2000 người, người sống sót bình thường tử vong vượt qua một vạn người, mà bên phía Thiên Đường Thần Quốc cũng có gần 300 người thương vong, sáu chiếc phi cơ trực thăng võ trang, bảy chiếc xe tăng, mười chiếc chiến xa bộ binh, hai mươi chiếc xe súng máy bị phá hủy.- Nhìn không ra, những tên này còn có chút sức chiến đấu đấy!Chỉ là A Lịch Khắc Tư lại hết sức bất mãn với tỷ lệ thương vong như thế, bởi vì thương vong chính là 300 tên chiến sĩ tinh nhuệ nhất của Thiên Đường Thần Quốc.

Trong toàn bộ Thái Lan, chiến sĩ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc cũng chỉ có 3000 tên.

Một trận chiến này hắn dùng 2000 bộ đội kịch chiến một vạn một ngàn Thái quân (trong đó có bốn ngàn tên người sống sót người Hoa), tiêu diệt sáu ngàn địch nhân, nhưng lại thương vong 300 người, cái này với hắn mà nói chính là một hồi đại bại. . .- Địch tập kích!

Địch tập kích!Ban đêm, trong khu vực Thiên Đường Thần Quốc đột nhiên vang lên tiếng cảnh báo to rõ, mười mấy tên cao thủThái quân dưới sự yểm hộ của cảnh ban đêm liền tấn công bên ngoài Thiên Đường Thần Quốc.Oanh!

Oanh!Mười mấy tên cao thủ Thái quân vừa mới bay qua lưới sắt, nguyên một đám địa lôi cảm ứng chợt điên cuồng nổ tung, trực tiếp nổ nát bấy ba gã cao thủ Thái quân.Một phát pháo sáng phá không mà lên, chiếu sáng cả phiến khu vực này như ban ngày.

Vô số hỏa lực tập trung vào khu vực kia, trực tiếp đuổi giết bảy tên cap thủ Thái quân.Cao thủ Thái quân còn sót lại nhanh chóng lui lại, bất quá vẫn có hai gã cao thủ Thái quân bị trực tiếp tiêu diệt.Trong một đêm này, Thái quân tổng cộng tổ chức tám lần dạ tập, giết chết hơn sáu mươi tên chiến sĩ quân Thiên Đường Thần Quốc, đối phương cũng tổn thất hơn 100 tên chiến sĩ và hai mươi mốt tên cao thủ Cường Hóa Giả đẳng cấp vượt qua 20.Dưới sự quấy rối của Thái quân, Thiên Đường Thần Quốc vượt qua một đêm không hề yên tĩnh.Sáng sớm ngày thứ hai, Thiên Đường Thần Quốc chợt phát động công kích vô cùng hung mãnh về phía thành phố Lan Sơn.Dưới sự yểm hộ của trọng pháo, nước lũ sắt thép của Thiên Đường Thần Quốc không ngừng tiến công vào trong thành phố Lan Sơn.Quân của Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng tuy rằng đã bị dồn đến tuyệt cảnh, nhưng bọn hắn vẫn có lực chống trả cực kỳ ương ngạnh, đại lượng trai tráng Thái Lan bị động viên, trực tiếp bổ sung vào trong bộ đội bàm bia đỡ đạn, tiến vào chiến đấu ở tuyến đầu.Dưới sự cổ động của Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng, những thanh niên Thái Lan kia đều tràn đầy địch ý với kẻ xâm lược Thiên Đường Thần Quố, bọn hắn tuy rằng kỹ năng chiến đấu thấp, lại thập phần dũng cảm chiến đấu với bộ đội Thiên Đường Thần Quốc.Bất quá thập phần tiếc nuối chính là, vô số trận điển hình cũng đã chứng minh, trong chiến tránh hiện giờ, chỉ có dũng khí thì không cách nào đạt được thắng lợi.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 639: Cuộc chiến thảm thiết!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững thanh niên Thái Lan nhiệt huyết kia đầu nhập vào chiến đấu không lâu sau đã ngã xuống phần lớn.Đồng thời cũng không phải sở hữu tất cả người Thái Lan đều hung hãn không sợ chết, dưới hỏa lực bao trùm vô cùng hung mãnh của Thiên Đường Thần Quốc, không ít người sống sót Thái Lan trực tiếp bị sợ đến vỡ mật, trực tiếp sụp đổ chạy tứ tán trên chiến trường.Dưới sự nghiền áp của đại quân Thiên Đường Thần Quốc, hai quân Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng thương vong gia tăng.

Đương nhiên cố gắng chiến đấu của bọn hắn cũng mang đến cho A Lịch Khắc Tư phiền toái rất lớn.Chỉ một ngày, tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc đã lại chết trận hơn ba trăm người, đồng thời có sáu chiếc xe tăng, năm cái phi cơ trực thăng võ trang bị phá hủy.

Mà Thái quân trong thành phố Lan Sơn một ngày liền tử thương năm ngàn người.

Đại bộ phận Thái quân chết trận đều là thanh niên Thái Lan vừa sung quân.

Những người kia sức chiến đấu cũng không được, bất quá lại có thể làm pháo hối, cũng hấp dẫn đại bộ phận hỏa lực của Thiên Đường Thần Quốc!A Lịch Khắc Tư sau khi nhận được chiến báo liền trở nên có chút nôn nóng:- Đáng chết!

Những tên này thật sự khó chơi!

Quả nhiên có chút bổn sự.Qua thêm hai ngày nữa, Thái quân mà A Lịch Khắc Tư tiêu diệt đã lên đến gần vạn người tuy nhiên lại vẫn không chiếm được thành phố Lan Sơn.

Quân của hắn tử thương vượt qua bảy trăm người.

Cái này khiến trong nội tâm A Lịch Khắc Tư sinh ra một tia thoái ý, dù sao trong tay hắn lúc này cũng chỉ còn lại 1300 tên chiến sĩ thôi.Kịch chiến hai ngày, tổn hại vượt qua ba thành, khiến sĩ khí chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc cũng bắt đầu sa sút.

Bọn hắn dù sao cũng là người.

Dù sao phương tiến công cũng hao tổn nhiều hơn phương phòng thủ rất nhiều.[CHARGE=20]Bất quá lúc này A Lịch Khắc Tư cũng đã là đâm lao phải theo lao, nếu không hoàn toàn phá hủy hai quân của Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng, như vậy đợi đến sau khi Ngô Nham Hồng bọn hắn khôi phục thì Thiên Đường Thần Quốc sẽ rất khó khăn.Thiên Đường Thần Quốc thế lực khổng lồ, trải rộng toàn cầu.

Có được chiến sĩ tinh nhuệ nhất, khoa học kỹ thuật, tình báo cao cấp nhất.

Nhưng bọn hắn cũng có thế yếu.

Đại bản doanh của bọn hắn là ở Châu Âu, lực lượng hạch tâm là ở Châu Âu.

Trong thời tận thế này, bọn hắn muốn triệu tập đại bộ đội trợ giúp chi bộ Thái Lan cần hao phí lực lượng quá lớn.Hơn nữa Thiên Đường Thần Quốc thân ở ngoại quốc, muốn muốn bổ sung binh lực có thể tín nhiệm thật sự là quá mức khó khăn.

Lúc này Thiên Đường Thần Quốc chi bộ Thái Lan vận dụng đệ nhất quân đoàn đến đây tiến công thành phố Lan Sơn, nếu chiến tranh thất bại.

Như vậy thế cục ở Bắc Thái sẽ trực tiếp thối nát, không hề bị Thiên Đường Thần Quốc khống chế nữa.Trái lại, nếu Thiên Đường Thần Quốc có thể khống chế hai khu vực Thái Sơn này trong tay, như vậy bọn hắn ở Bắc Việt có thể chậm rãi kiến tạo ra một căn cứ vững chắc.

Vừa có thể nhìn xem Quảng Tây, cũng có thể coi đây là căn cứ nhìn xem toàn bộ Thái Lan.Trên một cao điểm, A Lịch Khắc Tư nhìn thành phố Lan Sơn trong mắt hiện lên một vòng kiên nghị:- Lại kiên trì một ngày!

Bọn hắn có lẽ đã đạt đến cực hạn rồi.

Ta không thể lùi bước, chỉ có thắng lợi.

Ta chỉ có thể thắng lợi!Trong thành phố Lan Sơn, Trần Thắng Dũng nhìn Ngô Nham Hồng bên người trầm giọng hỏi:- Làm sao bây giờ?

Lão Ngô, ông còn chịu đựng được sao? (vì 2 ng' hợp tác rồi nên đổi xưng hô chút)Ngô Nham Hồng lúc này toàn thân đều là dấu cháy đen, mặt cũng nhiều ra một cái miệng vết thương, cả người lộ ra thập phần uể oải.

Trận chiến hôm nay, Ngô Nham Hồng một người đã tay không giết chết hơn tám mươi tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc, phá hủy ba chiếc xe tăng, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

Bất quá hắn cũng bị vài phát súng phóng lựu bắn trung thân thể, còn có một quả đạn pháo đường kính lớn nổ tung cách hắn 10m, nếu không phải hắn có áo giáp sắt thép hộ thân thì giờ đã là một cổ thi thể rồi.Trong mắt Ngô Nham Hồng hiện lên một vòng ngoan lệ nói:- Vẫn ổn!

Những con lợn da trắng kia đều muốn muốn mạng của tôi!

Không đơn giản như vậy đâu!Trần Thắng Dũng nói với Ngô Nham Hồng:- Lão Ngô!

Ông còn có thể lấy ra bao nhiêu bộ đội?

Bộ đội của tôi sắp đánh hết rồi!Ngô Nham Hồng nhìn Trần Thắng Dũng thản nhiên nói:- Tôi lập tức sai người bổ sung cho ông 2000 bộ đội!Ngô Nham Hồng biết rõ trong tay Trần Thắng Dũng còn nắm giữ một doanh tinh nhuệ chết sống không chịu xuất động.

Bộ binh doanh kia là bảo vật trong lòng Trần Thắng Dũng, cũng là tiền vốn của hắn.

Trần Thắng Dũng tuyệt đối sẽ không dễ dàng xuất động như vậy.Về phần Trần Thắng Dũng, bộ đội của hắn ngược lại trong vòng hai ngày này liều thập phần hung ác.

Bởi vậy Ngô Nham Hồng bổ sung binh lực cho Trần Thắng Dũng cũng thập phần sảng khoái.Trong thành phố Lan Sơn còn có hơn mười ba vạn người sống sót.

Nếu Ngô Nham Hồng liều, cũng có thể lôi ra một chi đại quân tám vạn người.

Đương nhiên chi đại quân tám vạn người kia đều chỉ là đám ô hợp tay cầm vũ khí lạnh.

Có tài nguyên nhân khẩu khổng lồ làm hậu thuẫn, Ngô Nham Hồng mới có thể hào khí như vậy, thoáng cái đã bổ sung cho Trần Thắng Dũng 2000 tên bộ hạ.Trần Thắng Dũng do dự một chút đề nghị với Ngô Nham Hồng:- Lão Ngô!

Nếu không, chúng ta trước tiên rút lui có được không?Tử chiến hai ngày nay đã khiến Trần Thắng Dũng nhìn rõ ràng sức chiến đấu đáng sợ của bộ đội Thiên Đường Thần Quốc.

Sáu bộ binh doanh tinh nhuệ trong tay hắn chỉ liều mạng hai ngày mà giờ cũng chỉ còn lại có một bộ binh doanh tinh nhuệ.

Đương nhiên cái này cũng có quan hệ với ba bộ binh doanh bị Ngô Nham Hồng đánh cho tàn phế.Nhưng coi như là thế, Trần Thắng Dũng và Ngô Nham Hồng liên thủ kịch chiến với Thiên Đường Thần Quốc vẫn bị tử thương thảm trọng.

Trần Thắng Dũng thập phần rõ ràng, trong thành phố Lan Sơn lúc này trong tay Ngô Nham Hồng cũng chỉ còn lại một bộ binh doanh tinh nhuệ.

Còn lại tất cả đều là tân binh không có kinh nghiệm chiến đấu gì..Nếu không phải những tân binh kia đại bộ phận đều đã bị chủ nghĩa dân tộc cực đoan tẩy não, chiến đấu thập phần ương ngạnh thì Trần Thắng Dũng và Ngô Nham Hồng đã sớm thua rồi.Trong mắt Ngô Nham Hồng chớp động dị quang lớn tiếng kêu lên:- Không được!

Chúng ta phải thủ ở chỗ này!

Coi như liều chết sạch người, cũng tuyệt đối không thể giao thành phố Lan Sơn cho đám lợn da trắng đó đường.

Người Thái chúng ta tình nguyện chết đứng cũng không muốn sống quỳ!Trong mắt Trần Thắng Dũng hiện lên một vòng hào quang kỳ dị lớn tiếng nói:- Tốt!

Tôi chiến đấu với ông đến cùng.Ban đêm ngày này, Ngô Nham Hồng tự mình dẫn người phát động ba lượt đánh lén về phía trận địa Thiên Đường Thần Quốc, tự tay lần nữa chém giết ba mươi hai tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc.Bất quá hơn tám mươi tên tân binh và mười lắm tên cao thủ đẳng cấp cường hóa vượt qua 20 với tư cách là pháo hôi hấp dẫn hỏa lực Thiên Đường Thần Quốc đều chết trận.Dạ tập của Ngô Nham Hồng khiến A Lịch Khắc Tư tràn đầy phẫn nộ, sáng sớm ngày thứ hai Thiên Đường Thần Quốc chợt phát động ra công kích như bão tố về phía thành phố Lan Sơn.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 640: Thành phố Lan Sơn rơi vào tay giặc! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐại lượng đạn pháo bắn phá về phía thành phố Lan Sơn, lúc này Thiên Đường Thần Quốc không chút nào cố kỵ đến thương vong của bình dân, chỗ nào nhiều người, hỏa lực của bọn hắn sẽ bắn về chỗ đó.Phi cơ trực thăng võ trang trên bầu trời cũng đang không ngừng phóng ra đạn lửa đánh vào trong thành phố Lan Sơn, trực tiếp nổ chết mảng lớn người sống sót Thái Lan.Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc đánh vào trong thành phố Lan Sơn cũng đều thập phần tàn nhẫn giết chết tất cả vật thể hoạt động mà bọn hắn trông thấy.

Vô luận nam nữ già trẻ, chỉ cần là nhân loại, bọn hắn đều nổ súng giết chết.A Lịch Khắc Tư lúc này đã hạ quyết tâm phải đánh hạ thành phố Lan Sơn, bộ đội Thiên Đường Thần Quốc dưới trướng hắn nhất định phải công chiếm thành phố Lan Sơn.Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng dốc sức chống cự, từng đám thanh niên Thái Lan tràn ngập nhiệt huyết bị đưa đến chiến trường, hóa thành pháo hôi và vô số cỗ thi thể.Ở một góc chiến trường, thân thể Ngô Nham Hồng được bao trùm lên một tầng áo giáp sắt thép dày đến mười li mét, phảng phất như sắt thép chiến sĩ xuyên thẳng qua trong chiến trường.

Hắn tiện tay đánh ra một quyền, chợt trực tiếp đánh bay một gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc.Bốn gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc vây qua, cầm trong tay Súng Tiểu Liên điên cuồng bắn phá về phía Ngô Nham Hồng.

Đại lượng viên đạn bắn lên thân thể Ngô Nham Hồng đều nhao nhao bị đẩy lùi ra.Ngô Nham Hồng nhìn bốn gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc kia, vung tay lên, từ trong đại lâu hai bên nổ bắn ra từng đạo thép vô cùng bén nhọn thoáng một phát đâm vào trong đầu bốn gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc kia.Thoáng một phát giết chết năm tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc, Ngô Nham Hồng có chút thở gấp thở ra một hơi, nếu hắn không sử dụng năng lực, quả thật không dễ dàng tiêu diệt những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc kia.Ngay khi Ngô Nham Hồng vừa mới thở một hơi thì một cổ cảm giác nguy hiểm đã tuôn ra trong lòng hắn, hắn lập tức nhảy sang một bên.Đại địa rạn nứt, từng đạo gai đất bén nhọn từ chỗ hắn đứng nổ bắn ra.Phanh!Nương theo một tiếng súng vang, Ngô Nham Hồng nhảy sang một bên bị một phát đạn súng ngắm đường kính lớn ẩn chứa kỹ năng cường kích thương bắn trúng trực tiếp muốn nổ tung lên, cứ thế nổ tung sắt thép bao trùm vai trái Ngô Nham Hồng, đồng thời nổ nát bấy xương cốt vai trái hắn.- Bọn hắn rốt cục động thủ!Ngô Nham Hồng mặt hiện lên một vòng tái nhợt, trong nội tâm sinh ra một cổ hiểu ra.[CHARGE=3]Ngô Nham Hồng sau khi bị một súng bắt hỏng tay trái, hai gã cận vệ Cường Hóa Giả hệ cận chiến, một gã biến thân thành Lang Nhân, một gã biến thân thành Báo Nhân trực tiếp lao về phía hắn.Mặt bên khác thì một gã cao thủ Tinh Thần Hệ trực tiếp phát động ra tinh thần trùng kích về phía Ngô Nham Hồng.Trong một tòa đại lâu, một gã nam tử tóc vàng mắt xanh ánh mắt lạnh như băng cầm một cây súng ngắm về phía Ngô Nham Hồng.Một gã cao thủ trực tiếp từ xa phát động ra kỹ năng điều khiển trọng lực cấp hai, trong chớp mắt Ngô Nham Hồng đã bị trọng lực tám lần bao phủ, tốc độ thoáng cái trở nên vô cùng chậm rãi, mỗi lần đi một bước đều cần hao phí khí lực rất lớn.Tầng áo giáp sắt théo quanh người Ngô Nham Hồng chính là hắn sử dụng dị năng điều khiển sắt thép khống chết, nếu không trọng lực tám lần vừa bao phủ là đã có thể trực tiếp ép hắn thành bánh thịt rồi.Vì tiêu diệt Ngô Nham Hồng, A Lịch Khắc Tư thoáng cái đã điều động ra sáu gã đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 40, thậm chí còn có hai gã cường hóa đẳng cấp cao tới 50 liên thủ ám sát Ngô Nham Hồng.Một khi giết chết Ngô Nham Hồng, chống cự trong thành phố Lan Sơn sẽ lập tức yếu đi ba thành.Ngô Nham Hồng với tư cách hoàng đế kiêm đệ nhất cao thủ Đại Thái đế quốc, sức chiến đấu quả thật cực kỳ cường hoành, tinh anh Thiên Đường Thần Quốc chết trong tay hắn tính ra đã gần 200 người.

Đây đã là con số thập phần đáng sợ.

Phải biết rằng, toàn bộ binh lực của Thiên Đường Thần Quốc chi bộ Thái Lan đệ nhất quân đoàn cũng chỉ có 2000 người.

Nói cách khác, một mình hắn đã giết chết một phần mười binh lực Thiên Đường Thần Quốc.- Muốn giết ta!

Các ngươi cũng phải trả một cái giá lớn mới được!

Lợn da trắng!Trong mắt Ngô Nham Hồng hiện lên một vòng mỉm cười tàn khốc.Tinh thần trùng kích thoáng cái đánh vào thân thể Ngô Nham Hồng, bạch quang lóe lên chợt sụp đổ biến mất.Cường Hóa Giả Lang Nhân thoáng một phát vọt tới trước người Ngô Nham Hồng, một trảo hung hăng chộp về phía đầu Ngô Nham Hồng.

Đầu Ngô Nham Hồng tuy rằng cũng có áo giáp sắt thép thủ hộ, nhưng trước móng vuốt sắt bén kia lại mỏng manh như giấy vậy.- Đi chết đi!Trong mắt Ngô Nham Hồng hiện lên một vòng lệ mang, không tránh không né đột nhiên vọt tới tên Cường Hóa Giả Lang Nhân kia, đầu hắn có chút hơi nghiêng, mặc cho móng vuốt sắc bén của Cường Hóa Giả Lang Nhân kia xé rách áo giáp sắt thép nơi mặt hắn, hơn nữa còn khiến mặt hắn xuất hiện năm đạo vết thương sâu.Ngô Nham Hồng hung hăng đánh một quyền lên phần bụng tên Cường Hóa Giả Lang Nhân kia, từ trong quả đấm của hắn nổ bắn ra một đạo thép thiết lợi kiếm bén nhọn xỏ xuyên qua thân thể tên Lang Nhân kia.

Hắn dùng lực nhảy lên, lợi kiếm sắc bén kia trực tiếp chém đầu tên Lang Nhân kia thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Một gã Cường Hóa Giả Báo Nhân khác cũng giống như quỷ mỵ vọt tới bên người Ngô Nham Hồng.

Ngô Nham Hồng đột nhiên ra tay như tiên tri, hung hăng đánh lên đầu lâu tên Báo Nhân kia, một quyền đánh nát đầu hắn.Sau khi cường sát tên Báo Nhân kia, Ngô Nham Hồng nhìn tên Cường Hóa Giả phát động tinh thần trùng kích kia, vung tay lên, hai mươi quả bi sắt trải qua áp súc, mỗi một quả nặng đến 100 kg bắn tới như đạn pháo.

Thoáng một phát đã đánh tên Cường Hóa Giả kia đến tứ chi đứt gãy, trực tiếp tử vong.Đúng lúc này, tên cao thủ cầm súng nhắm liền trực tiếp bóp lấy cò súng, một phát đạn hỏa tiễn bay về phía Ngô Nham Hồng.Tên cao thủ kia được kỹ năng điều khiển đường đạn,, đạn pháo do hắn bắn ra tuyệt đối có thể trúng mục tiêu mục tiêu.

Không biết có bao nhiêu cao thủ đã chết trong tay hắn rồi.Ngô Nham Hồng trong mắt dị quang chớp động, phát động kỹ năng điều khiển sắt thép, tầng áo giáp sắt théo bọc quanh thân hắn chợt bay ra, ngưng tụ ra một mặt tấm chắn sắt thép trước người hắn.Đạn hỏa tiễn kia bắn lên tấm chắn liền nổ tung, trực tiếp khiến tấm chắn xuất hiện một lỗ lớn, nhưng không cách nào uy hiếp Ngô Nham Hồng.Ngô Nham Hồng nhìn tên cao thủ cầm súng kia, trong mắt hàn quang lóe lên, trực tiếp phát động ra kỹ năng điều khiển sắt thép, từng đạo thép bén nhọn bị hút ra từ trong tòa nhà kia, vọt về phía tên cao thủ kia!Tên kia cầm Cường Hóa Giả cầm súng kia cũng là một gã cao thủ, hắn trước tiên làm ra phản ứng né tránh những gai thép bén nhọn kia khắp bốn phía.Phanh!Ngay khi Ngô Nham Hồng điều khiển lấy những gai thép đâm chết tên cao thủ cầu súng thì một phát đạn súng ngắmẩn chứa kỹ năng cường kích thương đã bắn vào trên thân thể Ngô Nham Hồng, như muốn nổ tung lên.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 641: Thành phố Lan Sơn rơi vào tay giặc! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgô Nham Hồng lập tức bị trực tiếp đánh bay ra bảy tám mét, xương cốt nơi ngực cũng cơ hồ hoàn toàn nát bấy, hắn phún ra một ngụm lớn máu tươi co quắp ngã xuống.Ngô Nham Hồng thực lực cực kì mạnh mẽ thế nhưng hắn đã kịch chiến rất lâu, thể lực, tinh thần đều tiêu hao thật lớn, bởi vậy dưới sự vây công của sáu tên cao thủ, sau khi cưỡng ép đánh chết ba gã liền bị trọng thương.Chứng kiến Ngô Nham Hồng bị trọng thương, tên kia cao thủ có được kỹ năng điều khiển trọng lực chợt vọt tới Ngô Nham Hồng.

Hắn cũng là một gã cao thủ cận chiến, tuy rằng không sánh bằng những cường hóa giả có sở trường kỹ năng cường hóa.Ngô Nham Hồng tâm niệm vừa động, tầng áo giáp sắt liền nhanh chóng khôi phục baot rùm lên thân thể hắn, hơn nữa dưới ý niệm khu động, tầng áo giáp sắt thép kia liền tự hành phát động, mang theo hắn bỏ chạy về phương xa.Không có tên Lang Nhân, và Báo Nhân kia dây dưa nữa, Ngô Nham Hồng không lâu sau liền bỏ chạy khỏi phiến khu vực này, trực tiếp trốn vào trong thành phố Lan Sơn.Lúc này trong thành phố Lan Sơn Thái quân đã phát huy ra sức chiến đấu 120%.

Ngô Nham Hồng vừa lui xuất chiến đấu, thế cục càng thêm ác liệt.Bất đắc dĩ, Trần Thắng Dũng chỉ có thể cho tinh nhuệ doanh trong tay đầu nhập vào chiến đấu.Ở bên khác, Ngô Nham Hồng đầu nhập một cái tinh nhuệ doanh cuối cùng vào chiến đấu.[CHARGE=20]Hai tinh nhuệ doanh của Thái quân đầu nhập và chiến đấu, mang đếncho chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc phiền toái không nhỏ.

Bất quá cũng chỉ là một chút phiền toái.Dưới Thiên Đường Thần Quốc không tiếc tất cả mà pháo kích, hai tinh nhuệ doanh của Thái quân tử chiến sau hai giờ liền hoàn toàn sụp đổ.Sau khi hai tinh nhuệ doanh cuối cùng của Thái quân hoàn toàn sụp đổ thì toàn bộ thành phố Lan Sơn đều lâm vào trong hỗn loạn, mảng lớn mảng lớn người Thái Lan còn sống sót chạy ra khỏi thành thị, bỏ chạy vào trong rừng cây.Ở bên ngoài thành phố Lan Sơn, tang thi cùng biến dị thú du đãng khắp nơi, những người Thái Lan còn sống sót đều thập phần rõ.

Nhưng so sánh với Tang thi và biến dị thú thì những người Thái Lan sống sót này càng thêm sợ hãi đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc hơn.Trải qua ba ngày này chiến đấu thảm thiết, bộ đội của Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng tuy rằng bị Thiên Đường Thần Quốc hoàn toàn đánh tan, nhưng bọn hắn cũng tiêu diệt hơn 1100 người Thiên Đường Thần Quốc.

Phá hủy 23 chiếc xe tăng, 60 chiếc xe súng máy, 30 chiếc chiến xa bộ binh và mười chiếc phi cơ trực thăng võ trang.Chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc cũng không phải thứ gì tốt, bọn hắn sau khi đánh vào thành phố Lan Sơn, trống thấy người sống sót Thái Lan hốt hoảng chạy thục mạng, nghĩ đến những người chết đi liền đỏ mắt.

Bọn hắn tùy ý bắn chết những người sống sót Thái Lan kia, đồng thời cũng có không ít chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc trực tiếp bắt được một ít nữ nhân Thái Lan xinh đẹp, cởi quần, hiếp dâm ngay giữa đương.Thiên Đường Thần Quốc cũng không có cái gì mà tam đại kỷ luật tám hạng chú ý.

Bọn hắn thân ở ngoại quốc, gây tai họa cho nữ nhân nước khác cũng căn bản không có bất luận gánh nặng tâm lý nào cả.

Phải biết rằng trước tận thế, nơi đóng quân của nước Mỹ ở các nơi trên thế giới có rất nhiều nữ tính bị quân nhân cưỡng gian.

Đồng thời trong quân đội Mỹ cũng có rất nhiều nữ tính bị xâm phạm.Toàn bộ thành phố Lan Sơn phảng phất như hóa thành luyện ngục, khắp nơi đều là máu và lửa, người Thái Lan chạy thục mạng, người Châu Âu cười và nữ nhân Thái Lan khóc thảm.Người thắng có thể tùy ý chi phối thất bại.

Lúc trước Ngô Nham Hồng tàn sát người Hoa, người Hoa đang khóc, người Thái Lan ở một bên dữ tợn cuồng tiếu.

Hiện giờ người Châu Âu đã lấy được thắng lợi, khóc lóc lại đến phiên người Thái Lan.Trong máu và lửa kia, A Lịch Khắc Tư dưới sự thủ hộ của một đám bộ hạ bước chân vào trong thành phố Lan Sơn.Một gã tham mưu nhìn chỗ không xa, một gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc trực tiếp lột quần áo một nữ nhân Thái Lan hãm hiếp tại chỗ thì không khỏi nhíu mày:- Quân đoàn trưởng các hạ!

Xin ngài hạ mệnh lệnh, ước thúc thoáng những chàng trai kia một chút!

Bọn hắn như vậy thật sự quá ác liệt rồi!Trong chiến tranh, cũng không phải tất cả mọi người đều mất đi nhân tính.

Cũng có người còn bảo trì một chút lương tri.A Lịch Khắc Tư nhìn tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc kia, tha thứ cười nói:- Bọn tiểu tử này nhẫn nhịn mấy tháng.

Áp lực bọn hắn tích lũy cũng không nhỏ, cũng nên để bọn hắn thư giãn một tí rồi.

Bất quá chỉ là đám khỉ da vàng, có thể giúp những chàng trai của chúng ta thư giãn một tí áp lực chính là vinh hạnh của các nàng .Nếu tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc kia cưỡng gian chính là một nữ nhân Aryan, A Lịch Khắc Tư không ngại trực tiếp móc súng lục xử lý tên chiến sĩ này theo quân kỷ.

Nhưng chẳng qua là một ả nữ nhân Thái Lan, A Lịch Khắc Tư cũng không thèm để ý.

Trong mắt hắn, những người Thái Lan kia chẳng qua chỉ giống như khỉ.

Hắn cũng sẽ không vì một con khỉ bị cưỡng gian mà tức giận.Tên tham mưu kia còn muốn nói gì, nhưng hắn nhìn liếc chung quanh, chỉ thấy những quân quan kia nguyên một đám ánh mắt bất thiện theo dõi hắn, hắn liền trực tiếp câm miệng không nói.Sau khi phá thành, đốt giết đánh cướp chính là chuyện mà người thắng thích nhất.

Lúc trước liên minh tám nước đánh vào Thiên Kinh, cũng không đốt giết giết đánh cướp.Tên tham mưu kia nếu như lại tiếp tục phát biểu ngôn luận lỗi thời, chỉ sợ sẽ không nhìn thấy mặt trời ngày mai nữa-- hắn không phải người Aryan thuần chủng mà là một gã con lai.- Động thủ!Nhạc Trọng nấp trong một mảnh rừng rậm, hắn thấy đám bộ đội thủ hộ pháo binh của Thiên Đường Thần Quốc di chuyển về hướng thành phố Lan Sơn lúc này mới phát ra mệnh lệnh tiến công.Trong nháy mắt từ trong rừng nhanh chóng giết ra năm doanh bộ đội 2500 trăm người đánh tới pháo binh Thiên Đường Thần Quốc.Doanh trưởng thủ hộ pháo binh Thiên Đường Thần Quốc Đan Đông hậm hực thầm nghĩ:- Đáng chết!

Lúc này vào đã chậm rồi!

Nữ nhân Thái Lan xinh đẹp đoán chừng đã bị những tên hỗn đãn kia chơi hết!Ở nơi dị quốc tha hương sau khi phá thành đốt giết đánh cướp hoàn toàn hợp pháp, Đan Đông thập phần muốn nhận thức cảm giác nắm giữ mạng sống con người kia.

Càng đừng nói đến hắn đã nhẫn nhịn ba tuần không có nữ nhân rồi.- Địch tập kích!

Địch tập kích!Bỗng nhiên ngay lúc đó, một bên truyền đến tiếng cảnh báo chói tai, Đan Đông biến sắc, nhanh chóng đến tiền tuyến, thấy được quân Nhạc Trọng đang đánh tới như thủy triều.Đan Đông thấy thế sắc mặt thoáng cái trở nên vô cùng tái nhợt chửi ầm lên nói:- Đáng chết!

Bọn hắn đến cùng là người nào?

Sao ở đây lại có một chi võ trang?

Ngành tình báo làm ăn cái gì không biết?

Điều động bộ đội lớn như vậy, bọn hắn sao lại không phát hiện!Vì trợ giúp hành động quân sự chi bộ Thái Lan, Thiên Đường Thần Quốc khống chế vệ tinh gián điệp đặt lực chú ý rất lớn ở khu vực Thái Lan.Nhạc Trọng cũng biết Thiên Đường Thần Quốc khống chế vệ tinh, lúc này mới thập phần cẩn thận triệu tập binh lực từ phía huyện Thiên Tân, mượn ban đêm di chuyển trong rừng.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 642: Thành quả thắng lợi thay chủ! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này Nhạc Trọng vừa phát động tập kích thế liền như lôi đình, Đan Đông tuy rằng dốc hết toàn lực tổ chức lấy bộ đội chống cự, nhưng một doanh bộ đội dưới trướng hắn đã đã đi ra công sự, hơn nữa kịch chiến hai ngày thập phần mỏi mệt, dưới binh lực gấp năm lần vây công, chèo chống gần kề 30 phút thì phòng tuyến đã bị đánh tan, cả chi bộ đội hoàn toàn sụp đổ.- Chết tiệt hỗn đãn!

Vương bát đản quân tình cục!Đan Đông bộ đội vọt tới từ bốn phương tám hướng như thủy triều, cùng với chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc bị đủ loại dị năng trực tiếp xé rách thân thể, sắc mặt của hắn đại biến, do dự một hồi chợt ra lệnh:- Đầu hàng, chúng ta đầu hàng.Một mặt cờ trắng từ trong một doanh của Thiên Đường Thần Quốc giương lên, đại biểu cho doanh kia đã hoàn toàn mất đi chiến ý đầu hàng Nhạc Trọng.Lúc này trong Thiên Đường Thần Quốc còn có hơn một trăm năm mươi tên Chiến Sĩ. truyền thống của Châu Âu khác Châu Á.

Bên phía Châu Âu chỉ cần phát hiện chiến đấu tiếp tục nữa cũng không có ý nghĩa thì sẽ chủ động đầu hàng.

Đương nhiên ý chí chiến đấu của bọn hắn cũng thập phần ương ngạnh, sức chiến đấu cũng thập phần cường hoành, chỉ bất quá lý niệm chiến tranh của bọn họ và Châu Á có chút bất đồng thôi.[CHARGE=3]Nhạc Trọng dùng năm doanh bộ đội 2500 người cường công cường công một doanh hơn 400 người của Thiên Đường Thần Quốc, giết chết hơn hai trăm người đối phương, phía hắn cũng thương vong hơn một trăm người.

Đây là kết quả do Nhạc Trọng tự mình ra tay.

Có thể thấy thực lực Thiên Đường Thần Quốc cường hoành cỡ nào.Nhạc Trọng nhanh chóng phái người trói chiếc sĩ Thiên Đường Thần Quốc đầu hàng lại, sau đó điều động bộ đội chủ lực phát động tiến công về phía thành phố Lan Sơn.Lúc này chủ lực còn sót lại của Thiên Đường Thần Quốc Thái Lan đệ nhất quân đoàn không phải đang đốt giết đánh cướp trong thành phố Lan Sơn thì cũng là đang hoạt động trên người nữ nhân.

Bộ đội của Nhạc Trọng như một thanh đao nhọn đâm vào trái tim bọn hắn, tiêu diệt những tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc kia dễ như trở bàn tay..- Tại sao có thể như vậy?

Đồ khỉ da vàng chết tiêt!

Nhạc Trọng chết tiết!Trong thành phố Lan Sơn, Thiên Đường Thần Quốc chi bộ Thái Lan tổng quân đoàn trưởng A Lịch Khắc Tư thấy cục diện như vậy hai mắt đỏ thẫm nghiến răng nghiến lợi nói.Một gã tham mưu vội vàng khuyên:- Quân đoàn trưởng các hạ, xin ngài lập tức rút lui a.

Nếu không rút lui, chúng ta chỉ sợ sẽ bị diệt sạch!Lúc này trong toàn bộ thành phố Lan Sơn đều nổ vang, những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc không đầu hàng sẽ bị trực tiếp xử bắn.

Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc này chính là một chi quân đội tinh nhuệ, nhưng không có tổ chức, căn bản không ngăn cản nổi đại quân của Nhạc Trọng nghiền áp.Trong Thiên Đường Thần Quốc cũng có không ít cao thủ, nhưng dưới sự vây công của lượng cao thủ gấp năm lần, xem thời cơ chuẩn thì trực tiếp chạy trốn, xem thời cơ chậm thì sẽ biến thành một cỗ thi thể.A Lịch Khắc Tư nghiến răng nghiến lợi kêu lên:- Rút lui!

Đồ khỉ da vàng chết tiệt!

Chuyện hôm nay tao nhớ kỹ!

Tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mày đâu, Nhạc Trọng!Dưới mệnh lệnh của A Lịch Khắc Tư, tàn quân Thiên Đường Thần Quốc trong thành phố Lan Sơn thoáng cái sụp đổ nhao nhao bỏ chạy tứ tán.Lần này những người Thái Lan phẫn nộ xuất thủ, rất nhiều cao thủ Thái Lan tự phát săn giết những tàn quân của Thiên Đường Thần Quốc, một tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc bị những cao thủ Thái Lan kia liên thủ giết chết.

Mà những cao thủ Thái Lan của các tổ chức tự phát vừa gặp phải bộ đội của Nhạc Trọng thì nếu không phải hàng thì cũng trực tiếp bị trấn áp tiêu diệt.Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc ra sức chạy tứ tán cuối cùng cũng chỉ có A Lịch Khắc Tư mang theo hai mươi tên cao thủ phá vây đi ra ngoài được.A Lịch Khắc Tư với tư cách quân đoàn trưởng Thiên Đường Thần Quốc chi bộ Thái Lan, bản thân cũng là một gã Tiến Hóa Giả loại hình mẫn tiệp, bởi vậy trong đợt vây quét kia mới có thể đơn giản phá vòng vây đi ra ngoài.Nhạc Trọng sau khi cường thế tiêu diệt tàn quân Thiên Đường Thần Quốc thì tiếp tục phát động tiến công vào trong thành phố Lan Sơn.Lúc này trong thành phố Lan Sơn, các chi bộ đội có lẽ đã hoàn toàn bị tiêu diệt.

Bất quá Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng là kiêu hùng khó có được, bọn hắn mang theo hơn 2600 tên chiến sĩ trực tiếp quy rúc vào trng một công sự phòng ngự cực kỳ nghiêm mật.Trong công sự kia khắp nơi đều là nguyên một đám lô-cốt vàg lỗ châu mai, cấu thành điểm hỏa lực cực kỳ phức tạp.

Muốn muốn công phá công sự như vậy, biện pháp tốt nhất chính là xuất động trọng pháo san bằng từng công sự.Nhạc Trọng sau khi mang binh đánh vào thành phố Lan Sơn, cũng không lập tức tiến công công sự chỗ Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng mà phái binh trấn giữ sau đường ra của hai quân Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng, phái binh tiêu diệt toàn bộ quân đội Đại Thái đế quốc trong thành phố Lan Sơn.Người Thái Lan trong thành phố Lan Sơn chán ghét bộ đội Thiên Đường Thần Quốc, cũng không hề hảo cảm với bộ đội của Nhạc Trọng.

Vô luận là chi bộ đội nào, đối với Thái quân mà nói đều là kẻ xâm lược.

Bởi vậy thế lực phản động trong thành phố Lan Sơn cũng tầng tầng lớp lớp.Nhạc Trọng đối với những người Thái Lan nhảy ra phản đối hắn ra tay không lưu tình chút nàom trực tiếp phái binh trấn áp giết cho thành phố Lan Sơn máu chảy thành sông, hơn bốn trăm tên thanh niên nhiệt huyết Thái Lan nhảy ra trực tiếp bị hắn xử bắn tại chỗ trấn nhiếp rất lớn những người khác.Dưới sự uy hiếp của lưỡi lê và đại pháo, toàn bộ thành phố Lan Sơn dần dần khôi phục bình tĩnh, chỉ tất cả người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn đều đang chờ đợi sự thẩm phán của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trực tiếp tuyên bố thành phố Lan Sơn là khu chế độ quân nhân, áp dụng phương thức chế độ quân nhân, tạm thời dùng quân đội cưỡng ép chi phối thành phố Lan Sơn.Ttất cả người sống sót Thái Lan đều bị mệnh lệnh mang tính cưỡng chế phải co đầu rút cổ trong phòng của mình, một khi bên ngoài có người sống sót Thái Lan đi đi lại lại, quân phương có thể trực tiếp đánh gục.

Dưới loại mệnh lệnh cực kỳ nghiêm khắc kia, tất cả liên hệ của người sống sót Thái Lan đều bị chặt đứt, chỉ có thể co đầu rút cổ trong nhà, lòng người bàng hoàng chờ đợi mệnh lệnh phía sau.Đan Đông được một gã chiến sĩ dẫn tới bên người Nhạc Trọng, vừa thấy mặt, hắn chợt mở miệng nói:- Tôi yêu cầu được đãi ngộ tù binh tương ứng!

Tôi là sĩ quan!

Tôi yêu cầu dựa theo lệ quốc tế, cho tôi đãi ngộ và tôn trọng tương ứng.Dựa theo lệ quốc tế, quan quân như Đan Đông dù bị bắt làm tù binh rồi, cũng sẽ không bị ngược đãi.

Mà Hoa Hạ quốc gần đây cũng đều có truyền thống ưu đãi tù binh.

Chỉ là Nhạc Trọng loại chuyện kiêng kị như giết tù binh bắt được cũng làm được, đãi ngộ của những tù binh như Đan Đông cũng không tốt bao nhiêu.

Đãi ngộ những tù binh kia so với tù phạm cặn bã doanh còn kém hơn một chút.Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 643: Thành quả thắng lợi thay chủ! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTù phạm cặn bã doanh ít nhất còn có thể ăn được no bụng, mà tù binh thì mỗi ngày chỉ có thể húp cháo loãng và bánh mỳ để duy trì tánh mạng.Đan Đông vừa húp cháo loãng một ngày thì dạ dày hắn đã bắt đầu kháng nghị rồi, vừa nghĩ tới tương lai, trong lòng của hắn liền một mảnh băng hàn.Nhạc Trọng nhìn Đan Đông thản nhiên nói:- Mang theo người của anh đầu nhập vào tôi, làm việc cho tôi.

Tôi có thể cho các anh áo cơm không lo, đạt được tôn trọng xứng đáng.Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc đều là tinh nhuệ chiến lực kinh người, đồng thời tinh thông điều khiển các loại pháo, tất cả đều là nhân tài mà Nhạc Trọng cần.Đan Đông trong mắt lóe lên dị quang thử thăm dò nói:- Nhạc Trọng tiên sinh.

Chúng tôi chỉ là tù binh của anh.

Cũng không có nghĩa vụ hiệu lực cho anh.

Thiên Đường Thần Quốc chúng tôi nguyện ý tiền trả tiền chuộc để mua lại tự do của chúng tôi, anh thấy thế nào?Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:- Như vậy các anh cứ ở lại trong trại tù binh là tốt rồi.

Tù binh doanh của chúng ta đãi ngộ chính là như vậy.

Chờ Thiên Đường Thần Quốc kiếm đủ tiền chuộc đến rồi nói sau.

Đúng rồi, chúng tôi ở đây không nuôi người rảnh rỗi, dù là tù binh cũng phải công tác.

Chính anh phảu chuẩn bị tâm lý thật tốt.Đan Đông vừa nghe đến Nhạc Trọng muốn cho tù binh công tác thì da đầu run lên.

Thức ăn của trại tù binh kém như vậy, ngay cả ăn cũng ăn không đủ no.

Một khi phải làm việc tốn thể lực, thân thể sẽ nhanh chóng suy sụp.

Trong tận thế này thân thể một khi suy sụp, vậy liền có nghĩa là hắn chỉ có con đường chết.Đan Đông hết sức nhanh chóng đã lựa chọn kính cẩn nghe theo Nhạc Trọng:[CHARGE=20]- Tôi nguyện ý dẫn đầu bộ hạ hiệu lực cho ngài!Nhạc Trọng hết sức hài lòng trực tiếp hạ mệnh lệnh cho Đan Đông:- Rất tốt, mang theo bộ đội của anh san bằng lâm dương khu cho tôi.Lâm Dương Khu chính là khu vực mà Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng co đầu rút cổ.Bộ đội của Nhạc Trọng lúc này đại đa số đều là Cường Hóa Giả thực lực cường hoành, cũng không có pháo binh.

Năng lực công phá tương đối yếu kém, sau khi Đan Đông mang theo bộ đội pháo binh Thiên Đường Thần Quốc gia nhập Nhạc Trọng liền bổ lấp đi sở đoản đó.Ngay khi Nhạc Trọng hạ đạt mệnh lệnh thì một gã quan quân đi tới trước người của hắn báo cáo nói:- Thủ lĩnh!

Trần Thắng Dũng phái người cầu kiến.Nhạc Trọng trong nội tâm khẽ động nói:- Ah!

Để hắn tới.Một gã nam tử tuổi chừng 32 33, dáng người bình thường, tướng mạo bình thường đi đến trước người Nhạc Trọng vẻ mặt nịnh nọt nói:- Ngài khỏe!

Nhạc Trọng thủ lĩnh!

Tôi là Lý Minh Tung thật cao hứng có thể gặp ngài!Nhạc Trọng nhìn Lý Minh Tung, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi:- Trần Thắng Dũng có lời gì muốn nói?Lúc này Nhạc Trọng đã nắm giữ đại thế, toàn bộ thành phố Lan Sơn về cơ bản đã bị hắn nắm giữ trong tay, hắn cũng không muốn nói nhiều lời với loại tiểu nhân như Lý Minh Tung.Lý Minh Tung thấy Nhạc Trọng cũng không nói nhảm với hắn nên cũng nói thẳng:- Ưng Vương nguyện ý mang bộ đầu nhập vào ngài, hoàn toàn phục tùng sự chỉ huy của ngài, hơn nữa phụ tá ngài khống chế toàn bộ thành phố Lan Sơn cùng với thành phố Thái Sơn.Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm khẽ động.Lúc này người sống sót Thái Lan của thành phố Lan Sơn trải qua chiến hỏa tử vong đã vượt qua bốn vạn người, dù như thế, trong thành phố Lan Sơn vẫn có mười một vạn người sống sót Thái Lan.

Đồng thời Nhạc Trọng cũng rõ, trong thành phố Thái sơn cũng có vài vạn người sống sót Thái Lan.Nếu dân bản địa như Trần Thắng Dũng nguyện ý đầu nhập vào Nhạc Trọng, như vậy Nhạc Trọng có thể dễ dàng khống chế hơn mười vạn người sống sót Thái Lan này.Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:- Ông ta có điều kiện gì?Lý Minh Tung do dự một chút, trực tiếp nhìn Nhạc Trọng dùng tiếng Hoa Hạ nói:- Ưng Vương hi vọng ngài có thể hạ thủ lưu tình.

Không nên giết quá nhiều người Thái Lan vô tội.Ngô Nham Hồng bên này trắng trợn đồ sát người Hoa rất nhiều người đều rõ.

Mà Nhạc Trọng cũng không phải loại lương thiện gì, chỉ riêng ở la thôn trấn đã có hơn bốn nghìn tên người sống sót Thái Lan bị hắn giết chết trả thù.

Hang ổ phần tử dân tộc cực đoan như thành phố Lan Sơn rơi vào trong tay Nhạc Trọng, Trần Thắng Dũng lo lắng Nhạc Trọng dưới sự giận dữ sẽ trực tiếp tàn sát sạch sẽ người Thái Lan trong thành phố Lan Sơn.Trong chiến tranh, chuyện đồ sát bình dân coi như ở hiện đại cũng nhìn mãi quen mắt, trong những khu xung đột liên tiếp không ngừng, thường xuyên sẽ có chuyện mảng lớn mảng lớn bình dân bị đồ sát tập thể. . .

Cận đại sử của Hoa Hạ quốc càng có giết chóc trắng trợn ở Nam Kinh.Trần Thắng Dũng cũng lo lắng Nhạc Trọng dưới sự giận dữ, trực tiếp giết sạch toàn bộ người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn.

Trần Thắng Dũng tuy rằng cũng không phải người tốt lành gì.

Nhưng bảo hắn ngồi nhìn hơn mười vạn đồng bào bị người đồ sát, hắn cũng làm không được.Nhạc Trọng trầm tư một chút nói thẳng:- Những tên cặn bã tay dính nhân mạng người Hoa tao đều sẽ không bỏ qua!

Những gia hỏa không tham dự đồ sát người Hoa tao có thể tha cho bọn hắn một mạng.

Đây là điểm mấu chốt của tao, mày trở về nói với Trần Thắng Dũng.

Còn có chỉ cần hắn thiệt tình đầu nhập vào tao, tao có thể cho hắn một chức đoàn trưởng.

Mày về đi!Trần Thắng Dũng nếu đầu nhập vào Nhạc Trọng, sẽ trợ giúp hắn khống chế hơn mười vạn người sống sót Thái Lan.

Nhạc Trọng hứa cho hắn làm đoàn trưởng cũng không làm khó dễ.

Một cái đoàn có lớn có nhỏ, có thể là 900 người cũng có thể là 1500 người, có thể trang bị vũ khí lạnh cùng có thể toàn bộ trang bị súng trường tự động hoá .Chỉ cần Trần Thắng Dũng rơi vào trong tay Nhạc Trọng, Nhạc Trọng có rất nhiều biện pháp đắn đo hắn.Lý Minh Tung cung kính đáp:- Vâng!Ngay lúc Lý Minh Tung sắp ly khai khỏi phòng thì sau lưng của hắn truyền đến thanh âm lạnh như băng của Nhạc Trọng:- Còn có.

Tao muốn thủ cấp của Ngô Nham Hồng làm đầu danh trạng của Trần Thắng Dũng.

Nếu như hắn làm không được, như vậy năng lực của hắn cũng quá kém.

Tao chỉ có thể cho hắn một chức phó doanh trưởng.

Tao chỉ cho hắn thời gian một ngày, một ngày sau đó nếu hắn không mang theo binh tới thì cũng đừng trách tao không khách khí.Lý Minh Tung nói:- Vâng!Đan Đông nhíu mày lại hỏi Nhạc Trọng:- Thủ lĩnh!

Hiện giờ tôi còn cần mang binh đi đánh Lâm Dương Khu không?Nhạc Trọng nói:- Đi chuẩn bị sẵn sàng.

Chờ đợi mệnh lệnh của tôi.Trần Thắng Dũng nói cũng không tin hoàn toàn được.

Nhạc Trọng đã làm tốt chuẩn bị chiến đấu, một khi bên phía Trần Thắng Dũng xảy ra vấn đề.

Hắn sẽ thông qua phương thức vũ lực tiêu diệt một chút hạt giống cuối cùng của Thái quân.Trong một tầng hầm ngầm Lâm Dương Khu.Trần Thắng Dũng nhíu chặt mày nhìn Lý Minh Tung hỏi:- Hắn thật là nói như vậy?Lý Minh Tung nói:- Đúng vậy!

Ưng Vương!Trong tầng hầm ngầm kia chỉ có hai người Trần Thắng Dũng và Lý Minh Tung.Trần Thắng Dũng nghe xong Lý Minh Tung đáp lời, thoáng chíu chặt mày, nhắm hai mắt lại.21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 644: Xử lý! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLý Minh Tung nhìn Trần Thắng Dũng trực tiếp đề nghị nói:- Ưng Vương!

Nếu không chúng ta liền trực tiếp dẫn người đầu nhập vào Nhạc Trọng là được rồi.

Có thể trở thành một phó doanh trưởng cũng không tệ.Ngô Nham Hồng mặc dù đối với người ngoại quốc mà nói là một tên súc sinh, cặn bã.

Nhưng đối với đại bộ phận người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn mà nói, lại là anh hùng và chỗ dựa tinh thần của bọn hắn.Lý Minh Tung nhìn ra Trần Thắng Dũng không muốn ra tay tiêu diệt Ngô Nham Hồng.

Bởi vì một khi làm như vậy, Trần Thắng Dũng sẽ lưng mang danh xấu Thái gian, tặc phản quốc.Trần Thắng Dũng trầm mặc một hồi lâu, rốt cục mở mắt, nhìn Lý Minh Tung thản nhiên nói:- Cậu gọi Ngô Nham Hồng tới đây một chuyến.- Vâng!-Lý Minh Tung trong nội tâm cả kinh, nhưng vẫn cung kính đáp.- Không!

Để tôi đi gặp hắn một chuyến!Trần Thắng Dũng do dự một chút trực tiếp đứng lên đi nhanh về phía bên ngoài.Trần Thắng Dũng mang theo hai gã chiến sĩ đi vào trong phòng Ngô Nham Hồng ở lại.[CHARGE=20]Lúc này trong phòng Ngô Nham Hồng im im lặng lặng đứng bốn gã cao thủ đẳng cấp cường hóa vượt qua 30, mà bản thân Ngô Nham Hồng lại trực tiếp nằm ở trên giường.Xương ngực Ngô Nham Hồng đã vỡ vụn, bất quá hắn cũng dùng qua không ít huyết tinh, thuộc tính hoạt lực thân thể cực cao, dựa vào tố chất thân thể cường hoành vẫn cố gắng chèo chống được.Ngô Nham Hồng thấy Trần Thắng Dũng đi đến liền nhíu mày lại, nhìn hai gã chiến sĩ sau lưng Trần Thắng Dũng trực tiếp hỏi:- Lão Trần, tình huống như thế nào?- Các anh tất cả lui ra!Trần Thắng Dũng trực tiếp quay đầu lại quát.Hai gã chiến sĩ đi theo sau lưng Trần Thắng Dũng chợt rời khỏi phòng.Trần Thắng Dũng nhìn Ngô Nham Hồng trên giường, sau đó nhìn nhìn bốn gã cao thủ đứng bên người Ngô Nham Hồng.Ngô Nham Hồng nhìn bốn người kia nhàn nhạt ra lệnh:- Các anh tất cả lui ra!Dưới mệnh lệnh của Ngô Nham Hồng, bốn gã cao thủ kia cũng rất nhanh lui xuống.Trần Thắng Dũng đi tới trước giường Ngô Nham Hồng, vẻ mặt ân cần hỏi han:- Thân thể của ông thế nào rồi?

Còn có thể chịu đựng được không?Trong ba ngày qua, Ngô Nham Hồng và Trần Thắng Dũng liên thủ kề vai chiến đấu, song phương đã kết xuống giao tình không nhỏ.

Ngô Nham Hồng cũng không quá để ý đến chuyện Trần Thắng Dũng tiếp cận quá mức.Ngô Nham Hồng sắc mặt trầm xuống chậm rãi nói:- Trạng thái thân thể của tôi rất kém cỏi!

Trong vòng hai tháng chỉ sợ không thể tiến hành chiến đấu kịch liệt.Trần Thắng Dũng chần chờ một chút nói:- Lão Ngô!

Có chuyện tôi muốn nói với ông.Ngô Nham Hồng thản nhiên nói:- Tôi biết ngay ông nói ra suy nghĩ của mình!

Chuyện gì?- Thật có lỗi!

Cho mượn thủ cấp của ông dùng một chút!Trong mắt Trần Thắng Dũng hiện lên một vòng áy náy tay phải như đao đột nhiên nhanh như chớp đâm vào cổ Ngô Nham Hồng.Tuyết quang lóe lên, Ngô Nham Hồng căn bản không tránh né, thủ cấp của hắn liền bị Trần Thắng Dũng trực tiếp chém xuống.Thủ cấp Ngô Nham Hồng thoáng cái lăn dưới đất, mặt của hắn còn mang theo mỉm cười.

Hắn sao cũng không nghĩ đến, Trần Thắng Dũng một giây trước vẫn còn thân thiết nói chuyện với hắn vừa quay đầu đã giết hắn.Một đời kiêu hùng Ngô Nham Hồng dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, xưng bá thành phố Lan Sơn, khống chế mười lăm vạn người sống sót cứ như vậy chết đi.Trần Thắng Dũng vẻ mặt áy náy thi lễ với Ngô Nham Hồng một cái:- thật có lỗi!

Lão Ngô tôi phải lưu lại cho người Thái Lan chúng tachút hạt giống, cũng chỉ có thể mượn thủ cấp của ông dùng một chút.Dừng một chút, Trần Thắng Dũng chợt cởi xuống toàn bộ trang bị Thần Ma Hệ Thống trên người Ngô Nham Hồng đồng thời để thủ cấp Ngô Nham Hồng vào hộp.Làm xong mọi chuyện, Trần Thắng Dũng mới đi nhanh ra ngoài.Trần Thắng Dũng vừa ra khỏi cửa, chợt cổ tay như thiểm điện chém tới một gã bộ hạ của Ngô Nham Hồng.Tên cao thủ kia căn bản không kịp phản ứng liền bị một đao chém xuống thủ cấp.Hai gã cao thủ đi sau lưng Trần Thắng Dũng đồng thời lập tức bộc phát.

Một người trong đó đột nhiên bạo khởi bắt lấy đầu một gã bộ hạ của Ngô Nham Hồng dùng sức vặn một cái liền trực tiếp tiêu diệt.

Một người khác trong tay đột nhiên bắn ra một cây dao găm bén nhọn thoáng một phát đâm vào cổ họng một tên bộ hạ khác của Ngô Nham Hồng.Một gã bộ hạ cuối cùng còn sót lại còn chưa kịp phản ứng, Trần Thắng Dũng đã trở tay chém đầu hắn xuống.- Động thủ!Trần Thắng Dũng sau khi chém giết một tên bộ hạ cuối cùng của Ngô Nham Hồng liền móc ra một cái bộ đàm trực tiếp lạnh lùng ra lệnh.Dưới mệnh lệnh của Trần Thắng Dũng, bộ hạ của hắn thoáng một phát dẫn người điên cuồng tấn công về phía tàn quân của Ngô Nham Hồng.Dưới sự không kịp đề phòng, bộ đội của Ngô Nham Hồng thoáng cái liền bị trọng thương, đại lượng cao tầng bị giết chết trước tiên, thêm vào Ngô Nham Hồng bị giết, bọn hắn thoáng một phát lâm vào trong hỗn loạn.Trần Thắng Dũng biết rõ tàn quân của Ngô Nham Hồng đều là những phần tử dân tộc cực đoan, những người kia một khi chạy thoát một người, với hắn mà nói đều là uy hiếp thật lớn.

Bởi vậy hắn cũng xuống tay độc ác, dẫn người điên cuồng đồ sát lấy những tàn quân của Ngô Nham Hồng.

Hắn là quyết tâm muốn hoàn toàn đầu nhập vào Nhạc Trọng.Nội chiến kịch liệt trong Lâm Dương Khu thoáng cái đã bị truyền ra đến.- Nội chiến rồi!Bạch Tiểu Thắng cầm một cái kính viễn vọng nhìn về hướng Lâm Dương Khu, vẻ mặt nhìn có chút hả hê nói.- Chó cắn chó, một miệng cọng lông.Cam Đào nhìn Lâm Dương Khu, sau đó quay đầu nhìn Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Thủ lĩnh!

Ngài thật sự muốn cho Trần Thắng Dũng gia nhập chúng ta sao?Cơ hồ tất cả hảo huynh đệ của Cam Đào đều đã bị chết trong tay người Thái Lan, hắn đối với người Thái Lan quả thật tràn đầy cừu hận.

Vừa nghe đến Nhạc Trọng muốn chiêu hàng Trần Thắng Dũng, hắn liền nhịn không được.Nhạc Trọng nói:- Đương nhiên!

Chỉ cần hắn hoàn thành nhiệm vụ tôi giao!Cam Đào có chút không cam lòng nói:- Thủ lĩnh!

Nhưng hắn là người Thái Lan.

Người Hoa chúng ta chính là bị người Thái Lan tru diệt mấy ngàn người.

Thù này chẳng lẽ ngài không báo sao?Cam Đào lời vừa nói ra, không ít quan quân đều nhìn về phía Nhạc Trọng.Thành viên tổ chức Nhạc Trọng dựa vào để lập nghiệp có không ít là người sống sót người Hoa cứu được từ tay người Thái Lan.

Những người sống sót người Hoa được Nhạc Trọng cứu vớt kia chính là người ủng hộ trung thành nhất của hắn.

Trong quân của Nhạc Trọng không ít quan quân đều là những người sống sót người Hoa Nhạc Trọng cứu ra từ Thái Lan.Nhạc Trọng vô cùng kiên định nói:- Đương nhiên phải báo!

Những người Thái Lan từng khi nhục qua người Hoa chúng ta, ta một tên cũng sẽ không bỏ qua.Nghe được hứa hẹn của Nhạc Trọng, bất mãn trong lòng những người kia mới tán đi.

Nhạc Trọng dẫn theo bọn hắn đã lấy được lần lượt thắng lợi, trong lòng bọn họ tràn đầy kính sợ đối với Nhạc Trọng.

Hơn nữa hứa hẹn của Nhạc Trọng chưa từng sai, bọn hắn cũng thập phần tín nhiệm thủ lĩnh như Nhạc Trọng.Phan Kim Dũng đi đến cạnh người Nhạc Trọng hỏi:- Thủ lĩnh, chúng ta có cần đi giúp Trần Thắng Dũng một phen không?21-11-2014, 03:19 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 645: Xử lý! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này trong Lâm Dương Khu hai chi bộ đội Thái quân đang hỗn chiến, hiện giờ Nhạc Trọng phái binh tiến công Lâm Dương Khu cho dù không cần trọng pháo, cũng có thể đơn giản đánh hạ.Nhạc Trọng nhìn phương hướng Lâm Dương Khu thản nhiên nói:- Không cần!Phan Kim Dũng lui ra về sau, chần chờ một chút liền như nghĩ thông suốt gì đó.

Trong nội tâm Nhạc Trọng, chỉ sợ cũng muốn thấy Trần Thắng Dũng và Ngô Nham Hồng lưỡng bại câu thương.Trong Lâm Dương Khu, chiến đấu kịch liệt lại giằng co mấy giờ, cuối cùng vẫn là Trần Thắng Dũng đã sớm chuẩn bị lấy được thắng lợi.Trong Lâm Dương Khu vốn có hơn 2600 tên chiến sĩ Thái quân, lúc này lại chỉ còn lại có 1300 tên.Dưới sự dẫn dắt của Trần Thắng Dũng, 1300 tên chiến sĩ Thái quân trực tiếp tuyên bố đầu hàng Nhạc Trọng.

Cuối cùng chi lực lượng vũ trang Thái quân này cũng hoàn toàn rơi vào tay Nhạc Trọng.- Thủ lĩnh!

Đây là thủ cấp của Ngô Nham Hồng!Trần Thắng Dũng sau khi suất lĩnh quân quy hàng liền lấy ra một cái hộp đưa cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mở cái hộp ra nhìn thoáng qua, liền thấy được gương mặt dữ tợn xấu xí của Ngô Nham Hồng, hắn không đếm xỉa tới đóng hộp lại thản nhiên nói:- Làm tốt lắm!Nhạc Trọng nhìn Trần Thắng Dũng thản nhiên nói:[CHARGE=4]- Ông trước hết làm đoàn trưởng Lan Sơn đệ tam đoàn đi!Trần Thắng Dũng đang lo lắng chờ sợ Nhạc Trọng đổi ý lúc này mới yên tâm, hắn lúc này đã là cừu non đợi làm thịt.

Nếu Nhạc Trọng muốn tiêu diệt hắn, hắn cũng không có bao nhiêu sức chống cự, nghe được Nhạc Trọng đồng ý đúng hẹn cho hắn làm một đoàn trưởng.

Trong nội tâm hắn lúc này mới thở dài một hơi.Nhạc Trọng liếc qua Trần Thắng Dũng trực tiếp ném một quả boom vào trong tay hắn:- Tôi muốn danh sạch người tham dự tàn sát người Hoa, làm nhục người Hoa trong thành phố Lan Sơn.

Chuyện này ông phải làm cho tốt.Dưới trướng Nhạc Trọng có không ít người hiểu tiếng Thái, bất quá loại chuyện danh tiếng không tốt này Nhạc Trọng liền trực tiếp ném cho Trần Thắng Dũng.

Trần Thắng Dũng một khi làm chuyện này, như vậy người Thái Lan mà hắn đắc tội sẽ nhiều lắm, Nhạc Trọng cũng có thể càng thêm yên tâm dùng hắn.Trần Thắng Dũng trong nội tâm trầm xuống, trên mặt lại lộ vẻ kiên nghị đáp:- Thủ lĩnh ngài yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ làm tốt, tuyệt không cô phụ chờ mong của ngài.Nhạc Trọng nói thẳng:- Vậy là tốt rồi!

Tôi sẽ cho Cam Đào đến phối hợp hành động với ông!Trần Thắng Dũng không chút do dự đáp:- Vâng!Nhạc Trọng thấy Trần Thắng Dũng đáp ứng mệnh lệnh của hắn sáng khoái như thế liền khẽ chau mày, trong nội tâm sinh ra một tia kiêng kị.Trần Thắng Dũng này thật sự là quá thuận theo rồi, khiến Nhạc Trọng tìm không thấy một tia lấy cớ làm khó dễ.

Đối với người Thái Lan mới đầu hàng này, Nhạc Trọng cũng không tín nhiệm, nhưng nếu không có cớ, hắn cũng tiện chèn ép quân Trần Thắng Dũng ra mặt được.Nhạc Trọng mệnh lệnh một chút, Trần Thắng Dũng liền cùng Cam Đào liên thủ tiến hành điều tra trong thành phố Lan Sơn.Trong một gian phòng nhỏ đơn sơ.Một nữ nhân vẻ mặt kinh hoàng nhìn nam nhân của mình nói:- Những người Hoa kia đến tra chuyện ngày đó rồi.

Làm sao bây giờ?

A Vân!Tên nam nhân làn da ngăm đen, dáng người thấp bé kia vẻ mặt bực bội nói:- Vội cái gì?

Tàn sát người Hoa cũng không chỉ nhà chúng ta, ngày đó có đến mấy ngàn người, chẳng lẽ tên Nhạc Trọng kia còn có thể giết hết chúng ta sao?

A Thanh, tôi cảnh cáo bà, câm miệng của bà lại cho tôi.

Nếu không chúng ta đều phải gặp nạn đấy!Đúng lúc này, đột nhiên cửa phòng bị người một cước đá văng, bốn gã người Thái Lan mặt không biểu tình đi đến dùng súng chỉ vào nam nhân thấp bé kia nói:- Trương Tử Vân, Lý Thanh, theo chúng tôi đi một chuyến.

Nếu không chúng tôi có quyền trực tiếp đánh gục hai người.Vừa nhìn thấy bốn gã người Thái Lan kia, Trương Tử Vân, Lý Thanh sắc mặt đều trở nên vô cùng tái nhợt.Dưới sự uy hiếp của bốn gã người Thái Lan, hai người Trương Tử Vân, Lý Thanh sắc mặt tái nhợt bị trực tiếp dẫn đi ra ngoài.Dưới sự toàn lực truy quét của Trần Thắng Dũng và Cam Đào, hơn 3600 tên người sống sót Thái Lan từng tàn sát người Hoa đã bị bắt ra, ngoài ra còn có hơn bốn nghìn tên người sống sót Thái Lan có hành vi nhục người Hoa -- những người này ngược lại không giết người, nhưng chuyện cưỡng gian, đánh chửi, lăng nhục lại làm không ítThoáng một phát bắt hơn bảy nghìn người, toàn bộ thành phố Lan Sơn đều có chút lòng người bàng hoàng, mà những người kia vừa bị bắt đi không lâu, Lôi Kinh Kiệt đã tìm được Nhạc Trọng.Lôi Kinh Kiệt chính là hội trưởng Trợ Hoa Hội, hắn không quen nhìn hành vi tàn sát Hoa, nhục Hoa của Ngô Nham Hồng.

Nhưng hắn dù sao cũng là người Thái Lan, hắn vừa thấy được Nhạc Trọng vậy mà một lần đã bắt hơn bảy nghìn người Thái Lan, liền không thể ngồi yên được nữa tìm đến Nhạc Trọng.Trong phòng khách một gian biệt thư xa hoa, Nhạc Trọng đã tiếp kiến Lôi Kinh Kiệt.Ở bên người Lôi Kinh Kiệt đi theo một thiếu nữ xinh đẹp tuổi chừng mười sáu mười bảyi, da thịt tuyết trắng tóc đen nhánh như thác nước màu đen, cặp ngực cỡ C, dáng người xinh xắn lanh lợi, ngũ quan tinh xảo đáng yêu.Lôi Kinh Kiệt đánh giá cẩn thận Nhạc Trọng một hồi lâu, sau đó mới khẽ cười với Nhạc Trọng nói:- Ngài khỏe chứ, Nhạc Trọng thủ lĩnh.

Tôi là Lôi Kinh Kiệt, ngài có thể tại trong lúc cấp bách rút ra thời gian tiếp kiến, thực là vinh hạnh của tôi.

Đây là con gái Lao Sương của bằng hữu cũ Lao Đức Lợi của tôi, nó vẫn một mực đều rất ngưỡng mộ vị đại anh hùng như ngài đấy!Nhạc Trọng là đại anh hùng sao?

Đây hoàn toàn là vô nghĩa.

Người Thái Lan chết ở trên tay Nhạc Trọng số lượng vượt qua bảy ngàn người, đối với người Thái Lan mà nói, Nhạc Trọng là Ác Ma trong Ác Ma.

Nhưng dù vậy, Lôi Kinh Kiệt cũng chỉ có thể mỉm cười với Nhạc Trọng, không dám có chút nổi nóng.Nhạc Trọng hung danh còn đó, nếu l chọc giận hắn, chỉ sợ hắn hạ quyết tâm, 11 vạn người Thái Lan trong thành phố Lan Sơn đều phải chết sạch.

Dù là người sống sót Thái Lan bên thành phố Thái Sơn cũng có khả năng lọt vào độc thủ của Nhạc Trọng.Bốn ngàn cổ thi thể máu chảy đầm đìa trong La Thôn Trấn đã dùng sự thật nói cho người Thái Lan, Nhạc Trọng cũng không phải là người mềm lòng.Lao Sương tiểu cô nương này một bộ ngây thơ sùng bái hỏi Nhạc Trọng:- Ngài khỏe!

Tôi gọi là Lao Sương.

Nhạc Trọng, ta nghe nói qua ngài rất lợi hại, ngài hiện giờ hẳn là cường giả cấp hai a?Cái gọi là cường giả cấp hai chính là cường giả đã nắm giữ kỹ năng cấp hai kỹ năng.

Dưới tình huống bình thường, chỉ có Cường Hóa Giả trên cấp 50 thì trong tay mới nắm giữ kỹ năng cấp hai.

Đồng thời cũng không phải từng tên Cường Hóa Giả trên cấp 50 đều có thể nắm giữ kỹ năng cấp hai, nếu là bọn họ không có sách kỹ năng tương ứng, cho dù bọn hắn thăng cấp đến cấp 50 cũng chỉ có thể cường hóa những kỹ năng khác mà không cách nào đạt được cường hóa kỹ năng cấp hai.Bởi vậy Âu minh tiến hóa dược tề số 1 mới trân quý như thế.

Đây chính là thứ có thể khiến cho trên Cường Hóa Giả trên cấp 30 trực tiếp đạt được hạng nhất kỹ, có thể tiến hóa đến cấp hai.22-11-2014, 03:04 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 646: Xử lý! (3)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Ân!Nhạc Trọng nhìn Lao Sương gợi cảm xinh đẹp, dáng người nóng bỏng kia, sau đó mỉm cười hỏi Lôi Kinh Kiệt:- Lôi tiên sinh, ông lần này đến đây có chuyện gì?Lôi Kinh Kiệt chần chờ một chút cười khổ một tiếng nói:- Nhạc Trọng thủ lĩnh!

Ta hi vọng ngài có thể buông tha những người kia một con ngựa, cho bọn hắn một một cơ hội mới để làm người.

Bọn hắn cũng chỉ là bị quần chúng Ngô Nham Hồng kích động, van cầu ngài cho bọn hắn một con đường sống a.Nhạc Trọng nghe vậy biến sắc, đằng đằng sát khí nói:- Không có khả năng!

Tôi sẽ không buông tha bọn hắn.

Ông bảo tôi buông tha bọn hắn.

Lúc trước bọn hắn tàn sát, giết người Hoa bọn hắn có buông tha cho những người Hoa kia không?

Bọn hắn phải chết!Người sống sót Thái Lan bình thường thì cũng thôi đi.

Nhạc Trọng cũng không tùy ý đồ sát bình dân Thái Lan bình thường để hả giận, nhưng những phần tử tham dự tàn sát người Hoa thì một người hắn cũng không định buông tha.[CHARGE=20]Về phần thanh danh, Nhạc Trọng hiện giờ căn bản không quan tâm cái này, tên hiệu của hắn chính là Bạo Quân.

Việc hắn làm tự nhiên không cần kiêng nể gì cả.Lôi Kinh Kiệt trầm mặc một hồi trực tiếp mở miệng khuyên nhủ:- Nhưng nếu vậy, người chết sẽ nhiều lắm.

Nhạc Trọng thủ lĩnh, trong tận thế này, nhân khẩu chính là tài nguyên quý giá, thoáng cái chết nhiều người như vậy, cũng rất bất lợi đối với sự phát triển của ngài.Nhạc Trọng dùng ngữ khí không thể hoài nghi lạnh giọng nói:- Bọn hắn phải chết!

Cái này không có khả năng thay đổi!Nhạc Trọng tự nhiên biết rõ chết quá nhiều người bất lợi với sự thống trị của hắn, nhưng hắn phải tiêu diệt những người Thái Lan tham dự tàn sát người Hoa.

Đây là điểm mấu chốt của hắn.

Cho dù về sau phát triển ở Thái Lan khó khăn gấp 10 lần, hắn cũng không quan tâm chút nào cả.

Thật sự khiến hắn bực lên, hắn thậm chí dám giết sạch những người sống sót Thái Lan này, trực tiếp về nước phát triển, dù sao ở đây cũng không phải Hoa Hạ quốc.Lôi Kinh Kiệt chậm rãi thở dài một hơi, trong nội tâm tràn đầy đắng chát.

Hắn đã nhìn ra Nhạc Trọng là quyết tâm muốn giết sạch những phần tử tàn sát người Hoa kia.

Cái này khiến trong lòng của hắn tràn đầy thống khổ.

Vô luận hắn nhìn không vừa mắt những phần tử tàn sát Hoa kia thế nào thì những người kia dù sao cũng đều là đồng bào của hắn.Nhạc Trọng sau khi cự tuyệt Lôi Kinh Kiệt lại vươn cành ô-liu:- Lôi Kinh Kiệt, tôi muốn mời ông làm phó thị trưởng bên phía thành phố Lan Sơn.Lôi Kinh Kiệt nhướng mày lên tiếp cự tuyệt nói:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, cám ơn hảo ý của ngài.

Bất quá tôi tạm thời còn không có ý làm quan.Lôi Kinh Kiệt thập phần chú trọng thanh danh của mình.

Nếu l hắn hiện giờ gia nhập vào chính phủ của Nhạc Trọng chỉ sợ sẽ bị người sống sót trong thành phố Lan Sơn xưng là Thái gian mất.Nhạc Trọng sau khi thấy Lôi Kinh Kiệt cự tuyệt cũng không tiếp tục mời, song phương nói chuyện với nhau một hồi liền tản đi.Thiếu nữ Lao Sương kia cũng ngoan ngoãn đi theo Lôi Kinh Kiệt rời đi, chỉ là trước khi rời đi lại có chút khác thường nhìn Nhạc Trọng.Ngày hôm sau, 3600 tên người sống sót Thái Lan tham dự tàn sát người Hoa liền bị áp giải đã đến trên Hình Trận, sau khi tuyên bố tội trạng với những người khác trong thành phố Lan Sơn thì từng đám bị xử bắn ngay tại chỗ, máu tươi cái nhuộm đỏ cả mặt đất thành phố Lan Sơn.- Ác Ma!- Thật đáng sợ!

Hắn tuyệt đối là Ác Ma chuyển thế!- hật sự là một tên Bạo Quân độc tài!"... .

"Chứng kiến hơn 3600 người sống sót Thái Lan bị Nhạc Trọng không lưu tình chút nào xử bắn tại chỗ, toàn bộ người Thái Lan trong thành phố Lan Sơn đều bị chấn nhiếp.

Danh tiếng Bạo Quân Nhạc Trọng trong thành phố Lan Sơn có thể khiến cho con nít phải ngừng khóc.Về phần hơn bốn nghìn tên người sống sót Thái Lan làm nhục người Hoa thì trực tiếp bị Nhạc Trọng đầy vào cặn bã doanh, hơn nữa sai bọn hắn xử lý sạch sẽ thi thể những người người sống sót Thái Lan bị xử bắn.

Huyết nhục nhân loại tươi mới rất dễ dàng hấp dẫn đàn thú biến dị, Nhạc Trọng cũng không muốn liên tục chiến đấu.Giết chết hơn 3600 tên người sống sót Thái Lan tàn sát người Hoa, Nhạc Trọng lúc này mới điều động bộ đội tiến quân về phía thành phố Thái Sơn.Hướng thành phố Thái sơn có đóng ba doanh bộ đội của Trần Thắng Dũng, bọn hắn cũng không bị đả kích gì.

Trần Thắng Dũng cũng hết sức thành thật mang theo ba doanh bộ đội và toàn bộ người sống sót trong thành phố Thái Sơn đầu phục vào Nhạc Trọng.Tuy rằng trong thành phố Thái Sơn Trần Thắng Dũng còn có ba doanh bộ đội, nhưng ngoại trừ một doanh ra, hai cái doanh còn lại toàn bộ trang bị đều là vũ khí lạnh.

Những bộ đội cầm vũ khí lạnh ở trước mặt tinh nhuệ doanh của Nhạc Trọng quả thực không chịu nổi một kích, Trần Thắng Dũng lúc này mới thành thật như vậy, giao ra bộ đội của mình.Trần Thắng Dũng coi như khai sáng, trong thành phố Thái Sơn cũng không có phát sinh tàn sát như thành phố Lan Sơn.

Bất quả người giết người Hoa cũng có mười mấy người.

Trần Thắng Dũng thập phần tích cực xử lý những tên kia, phong ba mới chậm rãi dẹp loạn.

Sau khi khống chế được hai thành phố Lan Sơn Thái Sơn, Nhạc Trọng nhanh chóng từ trong cảnh nội Quảng Tây điều một đám cán bộ có thể tín nhiệm đi thẳng tới hai thành phố Lan Sơn Thái sơn trực tiếp xây dựng cơ cấu chính phủ.

Hắn muốn một mực nắm hai thành phố này trong tay.Thủ lĩnh chính phủ khu Thái Lan Nhạc Trọng trực tiếp chỉ định Trần Dao làm thị trưởng thành phố Lan Sơn, Phạm Đồng Hiên trở thành thị trưởng thành phố Thái Sơn, còn lại nhân viên chánh phủ thì do cán bộ điều động tới từ trong nước cùng một ít người sống sót Thái Lan mà Nhạc Trọng cứu ra trực tiếp đảm nhiệm.Mà bên phía quân đội mới là chủ yếu.

Trong tận thế có bộ đội mới có lực lượng.

Trong tận thế này, một cường giả thậm chí có thể thay đổi thắng lợi một bộ phận chiến tranh.

Nhưng dù mạnh như Nhạc Trọng mà đơn thương độc mã đi chiến đấu với quân đội thế lực lớn như Thiên Đường Thần Quốc cũng chỉ có một con đường chết.Toàn bộ thế giới có vô số cao thủ, cũng không phải chỉ có một cường giả là Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đánh tay đôi không e ngại bất kỳ một địch nhân nào, nhưng nếu bảy tên cao thủ cấp hai liên thủ vây công hắn, hắn cũng không nắm chắc tất thắng được.Bên phía quân đội, Nhạc Trọng từ trong tổng đội dự bị thành phố Quý Ninh điều binh lực năm doanh cùng hai tinh nhuệ doanh mà Cam Đào, Phan Kim Dũng thống soái hỗn hợp lại với nhau, tạo thành binh đoàn Lan Sơn đệ nhất bộ binh đoàn, Lan Sơn đệ nhị bộ binh đoàn.

Đoàn trưởng đệ nhất bộ là Cam Đào, đoàn trưởng đệ nhị bộ là Phan Kim Dũng.

Mà đoàn trưởng Lan Sơn đệ tam bộ binh đoàn là Trần Thắng Dũng.Trong đệ nhất bộ binh đoàn của Cam Đào, được trang bị đại lượng trang bị hiện đại hoá, xe tăng, bộ binh chiến xa, pháo tự hành các loại trang bị đều vượt lên đệ nhị bộ, đệ tam bộ binh đoàn.Đồng thời thành phố Lan Sơn đệ tam bộ binh đoàn mà Trần Thắng Dũng lãnh đạo chỉ có một tinh nhuệ doanh là người của Trần Thắng Dũng, hơn nữa tất cả người của tinh nhuệ doanh kia đều là bộ hạ cũ của Trần Thắng Dũng.22-11-2014, 03:04 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 647: Thương Nhai!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDoanh trưởng hai bộ binh doanh còn lại của đệ tam bộ binh đoàn đều là tâm phúc của Nhạc Trọng.

Bội đối bọn hắn thống soái cũng là bộ đội có sức chiến đấu trong Thái quân, bất quá cơ sở quan quân thì đại bộ phận đều là tâm phúc của Nhạc Trọng.Nói cách khác Trần Thắng Dũng chính thức có thể sai khiến như tay chân cũng chỉ có một doanh tinh nhuệ dưới trướng hắn.

Đương nhiên chỉ cần hắn không có có dị tâm, hai bộ binh doanh còn lại cũng sẽ tiếp nhận chỉ huy của hắn.Sau khi chỉnh biến xong, tất cả bộ đội cũng bắt đầu huấn luyện.

Đặc biệt đệ nhất bộ binh đoàn chỗ Cam Đào, bởi vì tiếp thu đại lượng pháo của Thiên Đường Thần Quốc nên pháo thủ thiếu nghiêm trọng.

Bởi vậy giờ đang tăng cường huấn luyện pháo thủ.

Đối phó Tang thi và biến dị thú pháo là thủ đoạn hữu hiệu nhất.Trong thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn Nhạc Trọng thu được đại lượng lương thực, những lương thực kia đều là lương thực mà Ngô Nham Hồng, Trần Thắng Dũng mở kho lương thực bốn phía thu được.

Những lương thực kia đủ để ủng hộ hai mươi vạn nhân khẩu ăn đến năm năm.Đồng thời trong thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn, Nhạc Trọng còn có một thu hoạch rất lớn.

Hắn đã lấy được vài toà nhà chế tạo vũ khi loại nhỏ, những nhà chế tạo vũ khí kia tuy rằng không cách nào sản xuất đạn pháo đường kính lớn, nhưng có thể sản xuất viên đạn, đạn pháo cối đường kính nhỏ.

Nếu có được nguyên vật liệu và công nhân đầy đủ, những nhà chế tạo vũ khí kia toàn lực thúc đẩy, một tháng cũng có thể sản xuất mười lăm vạn viên đạn, mấy ngàn phát đạn pháo cối.Nhạc Trọng sau khi thu được vài toà nhà chế tạo vũ khí loại nhỏ, lập tức chiêu mộ nhân thủ khôi phục công tác của chúng.

Đã có vài toà nhà chế tạo vũ khí này, Nhạc Trọng đã có thể tự hành sản xuất đạn và một ít pháo cối đạn pháo.

Tiềm lực chiến tranh của hắn cũng có thể tăng lớn vài phần.[CHARGE=3]Nhạc Trọng sau khi đi vào vài toà nhà chế tạo vũ khí loại nhỏ kia thị sát một lúc thì trong nội tâm im im lặng lặng tính toán nói:- Mục tiêu kế tiếp là Nghiêm Châu.

Vô luận trả giá lớn cỡ nào cũng phải đoạt được Nghiêm Châu.Nghiêm Châu chính là thành thị công nghiệp nặng ở khu Quảng Tây, ở đó có các loại công nghiệp nặng, còn có nhà chế tạo vũ khí lớn nhất Quảng Tây.

Nếu có thể thu phục Nghiêm Châu, năng lực công nghiệp nặng dưới trướng Nhạc Trọng liền có thể được đề cao mang tính tăng vọt.Nếu có thể đủ thu phục Nghiêm Châu, không đề cập đến đạn, đù là đạn pháo đường kính lớn Nhạc Trọng cũng có thể tạo ra được.Đến lúc kia, trong tay Nhạc Trọng cầm trăm vạn nhân khẩu, đồng thời còn có được năng lực tự chế tạo vũ khí quy mô lớn, tiềm lực chiến tranh tiềm lực không chỉ tăng lên gấp mười lần.Bất quá bên phía Nghiêm Châu vào trước tận thế đã có được hơn ba trăm vạn nhân khẩu, sau tận thế sợ cũng có hơn hai trăm vạn tang thị.

Dùng binh lực trước mắt của Nhạc Trọng muốn muốn giết chết a hơn hai trăm vạn tang thi kia còn có chút khó khăn.

Trọng yếu nhất chính là đạn dược của hắn chưa đủ, không có đạn dược sung túc, muốn tiêu diệt hơn hai trăm vạn tang thi không thể nghi ngờ là đầm rồng hang hổ.Nhạc Trọng đi một tòa nhà chế tạo vũ khí loại nhỏ thầm nghĩ dung nhan tuyệt thế của Trần Dao, trong nội tâm hiện lên một vòng lửa nóng:- Có nên đến chỗ Trần Dao hay không đây?Nhạc Trọng vừa đi vài bước, đột nhiên một cổ cảm giác cực kỳ c nguy hiểm xông lên đầu, hắn nhanh chóng nhìn về phía bụi cỏ ở một bên, chỉ thấy một gã nam tử tuổi chừng ba mươi lăm ba mươi sáu, trên mặt có năm vết cào, dáng người có chút thấp bé, ăn mặc một thân áo da, tứ chi vừa thô vừa to, cơ bắp rắn chắc, trên thân thể khắp nơi đều là vết thương đi ra.Tên nam tử trên người đầy vết thương kia nhìn Nhạc Trọng dùng thanh âm khàn khàn tràn ngập ngạo khí, dùng tiếng Hoa Hạ hỏi:- Mày là Nhạc TrọngNhạc Trọng nhìn tên nam tử kia nhàn nhạt hỏi:- Tao là Nhạc Trọng!

Mày là người nào?- Rất tốt!

Xem ở phân thượng mày phối hợp, tao sẽ cho mày biết, hôm nay mày chết trong tay người nào.

Tao gọi là Thương Nhai, là người tới giết mày, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của mày đấy!Thương Nhai lạnh lùng cười cười với Nhạc Trọng, dưới chân một điểm, chợt dùng tốc độ đáng sợ có thể sánh với Thiểm Điện cấp hai cầm trong tay một thanh đại đao màu đen lao tới Nhạc Trọng.- Mẫn tiệp Tiến Hóa Giả?Nhạc Trọng nhìn tốc độ đáng sợ kia của Thương Nhai, hai mắt ngưng tụ, phát động Khủng cụ thuật, một cổ sóng tinh thần cường đại trùng kích về phía thức hải Thương Nhai.Tinh thần lực cường đại trùng kích thoáng một phát đánh lên người, Thương Nhai, nhưng lại không gây ra bất cứ dị trạng nào cho hắn, hắn xu thế không giảm thoáng một phát vọt tới trước người Nhạc Trọng, hung hăng bổ một đao về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cơ hồ cùng một thời gian đã rút ra Ngạc Nha Cứ Nhận bổ lên đao Thương Nhai.Trong một chớp mắt, một cổ cự lực kinh khủng từ trên đao Thương Nhai truyền đến, cứ thế mà bổ cho Nhạc Trọng phải rút lui ba, bốn bước.- Mày là Tiến Hóa Giả song thuộc tính mẫn tiệp, lực lượng sao?Nhạc Trọng sắc mặt hơi đổi tay vừa lộn, gai độc chợt xuất hiện trong tay trái hắn, hắn bắn liền sáu cái về phía Thương Nhai.Thương Nhai tự tin cười cười, thân hình chớp liên tục, liên tục tránh khỏi sáu phát của Nhạc Trọng, đột nhiên vọt tới trước người Nhạc Trọng một đao mang theo xu thế sét đánh bổ tới Nhạc Trọng:- Cho mày chết rõ ràng một chút!

Tao chính là Tiến Hóa giả ba thuộc tính lực lượng, mẫn tiệp, tinh thần.

Nhạc Trọng, hôm nay mày nhất định phải chết!Thương Nhai chính là thiên tài trong thiên tài kiêm khổ tu giả trong những người sống sót Thái Lan.

Hắn sau tận thế đã rất nhanh thức tỉnh thành Tiến Hóa Giả, chỉ là hắn một lòng chỉ muốn đánh quái thăng cấp, cứ ở trong rừng rậm, trong núi chém giết với biến dị thú luyện cấp.

Luyện cấp điên cuồng như vậy nên đẳng cấp cường hóa của hắn cao tới cấp 63.

Biến dị thú mà hắn săn giết đại đa số đều là biến dị thú cấp hai, biến dị thú cấp ba quá mức đáng sợ, hắn cũng không dám đơn giản trêu chọc, lúc này mới thăng cấp hơi chậm một chút.Nhạc Trọng sắc mặt không thay đổi thoáng một phát đã phát động ra dị năng điều khiển trọng lực, trọng lực gấp hai thoáng cái tác dụng lên người Thương Nhai khiến tốc độ hắn tốc độ trì hoãn một phần, hắn chợt phất tay một đao ngăn đao Thương Nhai lại.Thương Nhai trong mắt hiện lên một vòng cười lạnh, ngay khi đao Nhạc Trọng sắp chạm vào đao của hắn thì hắn thoáng một phát đã phát động ra kỹ năng Tật Phong đao cấp ba, Hắc Phong đao trong tay hắn tốc độ rồi đột nhiên nhanh lên gấp đôi, hóa thành một đạo quỹ tích huyền ảo vượt qua đại đao của Nhạc Trọng chém tới thân thể Nhạc Trọng.Tốc độ của Thương Nhai vốn đã cực kỳ đáng sợ, dưới kỹ năng kia gia trì càng nhanh đến mức không thể tưởng tượng nổi, đao của hắn cơ hồ trong chớp mắt đã bổ lên người Nhạc Trọng.Chỉ thấy hào quang lóe lên, một mặt quang thuẫn màu trắng đột nhiên hiện ra, bắn ra vòng bảo hộ màu trắng chặn một kích tất sát kia của Thương Nhai.24-11-2014, 04:16 PMKiếm Công CôngThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 648: Vây Giết! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCơ hồ là sau một khắc, một đạo viêm trụ trùng thiên thoáng một phát đánh về phía Thương Nhai.Ma viêm chi trụ từ dưới đất tuôn ra không có gì không đốt, ngay cả biến dị thú cấp hai cũng sẽ bị đốt cháy thành tro tàn, càng đừng nói để thân thể huyết nhục như Thương Nhai.Thương Nhai rốt cục sắc mặt đại biến, lập tức phát động kỹ năng cấp hai mà hắn nắm giữ, điều khiển vô số vòi rồng cuồng bạo, vòi rồng thoáng một phát vờn quanh trên thân thể hắn, tạo thành một bức phong chi bích chướng cực lớn.Tất cả ma viêm vừa mới vừa đụng vào trên phong chi bích chướng kia chợt liền bị trực tiếp thổi bay.Thương Nhai dưới sự thủ hộ của phong chi bích chướng vẻ mặt khinh miệt nhìn Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Khiến cho tao lấy ra bản lĩnh thật sự.

Xem ra mày còn có chút bản lĩnh.

Mày tự sát đi!

Hiện giờ tự sát tao còn có thể lưu mày toàn thây.- Chỉ bằng mày?Nhạc Trọng cười lạnh một tiếng, tay vừa lộn một cái lấy ra khẩu súng trực tiếp nhắm về phía Thương Nhai bóp cò.Hai tay Thương Nhai bắt ở sau lưng cười lạnh nói:- Sẽ vô dụng thôi!

Tao một khi phát động năng lực, chính là tồn tại bất bại.Ánh lửa lóe lên, một phát đạn hỏa tiễn chợt bắn về phía Thương Nhai.Khi viên đạn hỏa tiễn kia bay đến cách Thương Nhai chừng một mét chợt muốn nổ tung lên, sóng xung kích cực lớn đánh lên trên phong chi bích chướng chợt bị đẩy lùi ra.Nhạc Trọng nhìn viên đạn hỏa tiễn kia không thương tổn được Thương Nhai một chút nào thì trong nội tâm có chút trầm xuống, biết rõ gặp phải cường địch đáng sợ.

Hắn không có chút ý tứ buông tha nào, hắn ngửa mặt lên trời thé dài một tiếng.Nghe được tiếng thét dài của Nhạc Trọng, một tên cao thủ phụ trách phòng hộ ở phụ cận chợt chạy sang bên này.- Gọi người!

Thật vô sỉ!

Bất quá vô luận hôm nay ngươi gọi ai tới cũng chỉ có một con đường chết.Thương Nhai nghe được tiếng hét dài của Nhạc Trọng sắc mặt liền đại biến, hắn nếu bị vây đánh cũng chỉ có thể chật vật mà trốn thôi.Thương Nhai trong nội tâm đã sinh ra sát ý thật lớn đối với Nhạc Trọng, hắn vung tay lên từng đạo phong nhận cực lớn như bão tố vọt tới Nhạc Trọng.Dưỡi kĩ năng điều khiển vòi rồng cấp hai của Thương Nhai, trong chớp mắt đã xuất hiện cả trăm đạo vòi rồng hoàn toàn phong tỏa không gian né tránh của Nhạc Trọng cắt tới hắn.Nhạc Trọng cầm mặt quang thuẫn màu trắng kia, phát động kỹ năng Ảnh Bộ chạy sang một khu kiến trúc, đồng thời một bên trốn, một bên cầm một cây súng bắn về phía Thương Nhai .Thương Nhai trên bầu trời phảng phất trung tâm Phong Bạo, Nhạc Trọng tránh khỏi đại bộ phận phong nhận, nhưng vẫn có phong nhận liên tiếp không ngừng đánh lên trên quang thuẫn màu trắng kiaChỉ giữ vững được bốn giây, quang thuẫn màu trắng kia chợt nghiền nát, Nhạc Trọng cũng thừa cơ trốn vào sau một tòa kiến trúc.Nhạc Trọng vừa mới chạy trốn tới sau một tòa nhà, rồi đột nhiên từ trong bóng râm của tòa nhà kia đột nhiên có một cái bóng vô thanh vô tức đâm một đao về phía trái tim hắn.Năng lực che dấu khí tức của chủ nhân cái bóng kia cực kỳ quỷ dị cường hoành, Nhạc Trọng dốc hết toàn lực bước một bước sang một bên, một cây dao găm tản ra hắc sắc quang mang thoáng cái chém lên giáp da biến dị tam giai mà hắn mặc trên người.Nếu Nhạc Trọng phản ứng chậm một bước thì lúc này hắn đã biến thành một cỗ thi thể rồi.Nhạc Trọng hơi nghiêng sang một bên, trong mắt lóe lên hàn quang, rút ra Ngạc Nha Cứ Nhận bên hông, một đao mang theo lạnh tiếng gió thấu xương bổ tới chủ nhân cái bóng kia.Ngay khi Nhạc Trọng sắp một đao chém chủ nhân cái bóng kia thành hai khúc thì trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra một cổ hàn ý lạnh như băng, hắn lập tức rút đao nhảy sang một bên.Phanh!Nương theo lấy một tiếng súng kịch liệt vang lên, từ vị trí trước kia của Nhạc Trọng liền lộ ra một cái động lớn chừng nắm tay.- Súng Cường Kích!

Siêu cấp thư kích thủ!

Xem ra người nhìn chằm chằm vào ta cũng không ít!Nhạc Trọng vừa mới thối lui đến một góc liền trông thấy có mười tên nam tử thân mặc hắc y vọt tới bên này.Mười tên nam tử hắc y kia cầm trong tay súng trường vừa nhìn thấy Nhạc Trọng, liền một bên công kích, một bên điên cuồng bắn phá về phía Nhạc Trọng .Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên hung quang, hai tay vừa lộn, hai cái thức vi trùng 05 xuất hiện trong tay hắn, hắn điên cuồng bắn phá về phía đám hắc y nam tử kia.Chỉ đối mặt một cái đã có ba gã hắc y nam tử bị Nhạc Trọng bắn vỡ đầu, bảy tên hắc y nam tử còn lại tuy rằng bị thương, nhưng hiển nhiên cũng mặc áo chống đạn như giáp da biến dị thú cấp hai.

Đạn bắn lên người những hắc y nam tử kia chỉ khiến bọn họ lui về phía sau mấy bước, những mảnh đạn liền rơi xuống trên mặt đất.Nhạc Trọng vừa mới tiêu diệt ba gã hắc y nam tử, bỗng nhiên ngay lúc đó, một gã Hùng Nhân thân cao ba mét, toàn thân mọc ra lông gấu, thân thể nhiều chỗ cũng đều lộ ra Cự Hùng Hóa từ trong một tòa lâu vọt ra nhào về phía Nhạc Trọng.Tên Hùng Nhân Cự Hùng Hóa kia có được cực quái lực kì khủng bố, một cái tát vỗ xuống, có thể đập bẹp một cổ xe con.

Đồng thời một thân da gấu của nó cũng cứng cỏi vô cùng, dù là đạn súng trường cũng không cách nào xuyên qua thân thể nó được.Trên một tòa nhà cao tầng, một gã đã cao thủ Thái Lan đã biến thân trở thành Tùng Lâm Du Hiệp, lớn lên thấp bé lại xấu xí, nhuộm tóc vàng cầm trong tay một cây Thanh Đồng Đại Cung cực lớn nhắm về phía Nhạc Trọng.Thương Nhai bị vòi rồng cuồng bạo vờn quanh cũng bay đến giữa không trung lạnh lùng quan sát Nhạc Trọng, vung tay lên, từng đạo phong nhận hình thành vòi rồng như Phong Bạo chém tới Nhạc Trọng.Kỹ năng cấp hai điều khiển vòi rồng của Thương Nhai uy lực thật đúng là cực kỳ khủng bố, coi như là một cỗ xe bọc thép, trong gió lốc phong nhận kia cũng phải bị cắt thành từng mảnh nhỏ.Dưới rất nhiều sự vây công kia, Nhạc Trọng bỗng chốc bị dồn đến vào tuyệt cảnh.

Hắn tuy rằng đã phát ra tin tức, nhưng bộ hạ hắn muốn chạy tới, ít nhất cũng phải hao phí ngoài hai phút.

Cao thủ kịch chiến, hai phút này đã đủ để quyết định sinh tử rồi.Một cổ dự cảm nguy hiểm nổ lên trong lòng Nhạc Trọng, hắn biết rõ lúc này chỉ sợ mạnh như hắn cũng có khả năng phải vẫn lạc ở đây.Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một vòng hàn quang, sau lưng lóe lên ánh sáng màu xanh một đầu Thanh Giao chi linh cấp hai lăng không mà hiện.

Đầu Thanh Giao chi linh kia vừa hiện thân chợt phun ra mảng lớn khói độc về phía bảy tên hắc y nam tử còn sót lại kiaDưới mảng lớn khói độc bao phủ, bốn gã hắc y nam tử trực tiếp bị ăn mòn hóa thành một bãi nước mủ.

Ba gã hắc y nam tử khác rõ ràng là mẫn tiệp Cường Hóa Giả, bọn hắn sắc mặt đại biến, như tránh xà hạt g liên tục thối lui về sau, lúc này mới tránh được một kiếp.Thanh Giao chi linh cực lớn kia vừa hiện thân liền chặn phong nhận phong bạo cùng tầm bắn của tên Tùng Lâm Du Hiệp kia.Phong nhận phong bạo cực lớn thoáng cái cắt ra trên thân Thanh Giao chi linh cấp hai kia vô số vết thương.24-11-2014, 04:17 PMKiếm Công CôngThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 649: Vây Giết! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTên Tùng Lâm Du Hiệp kia sắc mặt đại biến, giương cung cài tên, trên mũi tên của hắn xuất hiện một tầng ánh sáng màu xanh mịt mờ, sau một khắc, đạo mũi tên kia chợt hóa thành một đạo hào quang đnáh lên thân thể cực lớn của Thanh Giao chi linh cấp hai kia, phảng phất hoả tiễn, cứ thế mà ở khiến thân thể cực lớn của Thanh Giao chi linh xuất hiện một lỗ máu cực đại, cơ hồ muốn bắn đầu Thanh Giao chi linh cấp hai kia thành hai đoạn vậy.Nhạc Trọng thừa dịp Thanh Giao chi linh cực lớn chặn công kích tất cả mọi người liền liếc nhìn tên Cường Hóa Giả đã biến thân thành Hùng Nhân đang xông về phía hắn, hai mắt ngưng tụ, Khủng Cụ Thuật lập tức phát động, một cổ sóng tinh thần cường đại thoáng cái đánh lên thức hải tên kia.Tên kia Cường Hóa giả biến thân Hùng Nhân kia chính là một gã Cường Hóa Giả hệ sức mạnh cao cấp, tinh thần của hắn trình độ cường hóa không cao, sau khi biến thân trở thành Hùng Nhân, tuy rằng dưới biến thân tăng phúc, tinh thần lực được tạm thời đề cao và kháng tính với kỹ năng Tinh Thần Hệ cũng được đề cao hơn nhưng vẫn không ngăn cản nổi sự trùng kích của Khủng Cụ Thuật từ Nhạc Trọng.Tên Cường Hóa Giả biến thân thành Hùng Nhân kia thoáng cái lâm vào ảo cảnh sợ hãi không thể động đậy, Nhạc Trọng tiện tay một đao, liền chém bay đầu tên Cường Hóa Giả Hùng Nhân kia, máu tươi văng khắp nơi.Nhạc Trọng một đao chém giết tên Cường Hóa Giả biến thân thành Hùng Nhân kia, ở sau thân thể hắn một đạo phong nhận cự đại trực tiếp chém lên đầu Thanh Giao chi linh cấp hai kia, chặt đứt đầu nó, hóa thành vô số quang điện biến mất khỏi thế giới nàyCơ hồ cùng thời khắc đó, từ trong hẻm nhỏ, đột nhiên toát ra một gã cao thủ Thái Lan dáng người thấp bé thoáng một phát phát động ra kỹ năng điều khiển trọng lực cấp hai với Nhạc Trọng.Thân thể Nhạc Trọng lập tức bị trọng lực tám lần bao phủ trở nên vô cùng trầm trọng, nếu không phải Nhạc Trọng cũng có lực gần chín người, dưới trọng lực gấp tám lần gia trì chỉ sợ nửa bước cũng khó đi rồi.Cho dù Nhạc Trọng có được tám người chi lực, tốc độ hành động của hắn cũng thoáng từ hai mươi người chi tốc hạ thấp xuống thành ba người chi tốc, trở nên cực kỳ chậm chạp, đồng thời mỗi lần làm một động tác hao phí thể lực gấp tám lần trước kia.Ở trên đỉnh đầu Nhạc Trọng hư không đột nhiên vỡ ra, từ trong đó bắn ra một đạo gai xương vô cùng bén nhọn đâm tới tên cao thủ Thái Lan có kỹ năng điều khiển trọng lực cấp hai kia.Tên kia trong lòng cả kinh, lập tức tán đi kỹ năng điều khiển trọng lực bao phủ trên người Nhạc Trọng, sau đó phản tác dụng lên trên người của mình, dùng sức nhảy lên, như hỏa tiễn nhảy vào trong tòa nhà kia, tránh khỏi một kích tất sát ban nãy.Kỹ năng điều khiển trọng lực chính là kỹ năng cường lực hạn chế cận chiến hệ tốc độ hệ, nhưng tính phòng ngự lại chênh lệch rất nhiều.Trọng lực trói buộc Nhạc Trọng đã bị giải trừ, hắn nhanh chóng móc ra gai độc vung tay phóng về phía tên cao thủ Thái Lan kia.Ở bên khác, tên Cường Hóa Giả đã biến thành thành Tùng Lâm Du Hiệp kia cũng hết sức nhanh chóng lần nữa giương cung cài tên nhắm về phía Nhạc Trọng.Một cổ cường lực cảm ứng nổi lên trong nội tâm Nhạc Trọng, nếu hắn tiêu diệt tên cao thủ Thái Lan có kỹ năng điều khiển trọng lực cấp hai kia thì chính hắn cũng sẽ bị công kíchĐây là chỗ tốt của vây công, mặc dù thực lực một cá nhân chưa đủ thế nhưng mấy người luân chuyển hỗ trợ lẫn nhau, thì dù mấy cường giả nhỏ yếu cũng có thể liên thủ tiêu diệt một gã cao thủ.Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một vòng hào quang hung ác, hắn cầm gai độc trong tay nhanh chóng nhắm phóng về phía tên cao thủ Thái Lan kia.Phanh!Nương theo một tiếng súng vang, đầu tên cao thủ Thái Lan kia chợt nổ ra, não bắn tung tóe đầy đất.- Gia hỏa thật ác độc!Trong mắt tên cao thủ biến thân thành Tùng Lâm Du Hiệp kia hiện lên một vòng hàn quang, đã phát động ra kỹ năng bạo liệt tiễn, một đạo mũi tên mang theo thanh sắc quang mang trực tiếp đánh tới Nhạc Trọng.Mũi tên kia như một đạo quang mang mang theo tốc độ đáng sợ và uy thế vô cùng đánh về phía Nhạc Trọng, uy lực một mũi tên này có thể so sánh với hỏa tiễn cỡ nhỏ, mà ngay cả chiến xa bọc thép cũng có thể xuyên qua, tốc độ càng đến mức ngay cả Nhạc Trọng tránh không khỏi.Mắt thấy đạo bạo liệt tiễn kia sắp xuyên qua thân thể Nhạc Trọng thì Thanh Đồng linh chung trên người Nhạc Trọng bay ra, một đạo vòng bảo hộ thanh sắc chắn trước người Nhạc Trọng .Bạo Liệt Tiễn kia thoáng cái bắn lên trên vòng bảo hộ, oanh một tiếng trực tiếp nổ tung, trên vòng bảo hộ màu xanh kia nhấc lên trận trận rung động, khiến nó thoáng phai nhạt xuống.Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên hàn quang, vung tay ngắm về phía tên cao thủ Thái Lan biến thân thành Tùng Lâm Du Hiệp kia.Trong lòng tên cao thủ Thái Lan biến thân thành Tùng Lâm Du Hiệp đẳng cấp cường hóa cao tới cấp 54 lập tức sinh ra một cổ sợ hãi lạnh như băng.Phanh!Một phát đạn gai độc trực tiếp bắn về phía đầu hắn.Một mặt tường đất cực lớn đột nhiên dựng trước người tên cao thủ Thái Lan kia, khiến viên đạn gai độc kia bắn ra một cái lỗ nhỏ trên tường đất.Nhạc Trọng thấy thế, cũng không quay đầu lại nhảy vào trong một hẻm nhỏ.

Hắn mặc dù thực lực cường hoành nhưng đối mặt với nhiều cường giả như vậy liên thủ vây giết cũng chỉ có thể tránh đi mũi nhọn, nếu không cho dù cường hoành như hắn cũng có khả năng vẫn lạc.- Lý Đạc!

Đa tạ rồi!Tên cao thủ Thái Lan Vương Lợi biến thân thành Tùng Lâm Du Hiệp kinh hồn chưa định nói cảm tạ với một gã cao thủ Thái Lan ở một bên.

Vừa rồi đúng là Lý Đạc phát động kỹ năng cứu được hắn một mạng, nếu không có Lý Đạc, hắn lúc này đã bị chết rồi.Tốc độ Nhạc Trọng xa xa vượt ra khỏi tưởng tượng của Vương Lợi, vừa rồi một kích kia đổi lại là bản thân Vương Lợi thì căn bản không thể nào tránh khỏi.Lý Đạc khẽ gật đầu vẻ mặt lo lắng nhìn lại một bên khác, lúc này ở bên kia cũng vang lên tiếng bắn nhau kịch liệt.Đại lượng bộ hạ của Nhạc Trọng đang chạy đến bên này, một khi những thích khách này bị vây kín, vô luận bọn hắn cường hoành cỡ nào đều chỉ có một con đường chết.Nhạc Trọng một bước bước vào trong hẻm nhỏ, từ sau lưng của hắn vô thanh vô tức nhảy ra một đạo thân ảnh y hệt tia chớp đâm tới hắn.Trong mắt Nhạc Trọng chớp động hàn quang, thoáng một phát đã phát động ra hai kỹ năng điều khiển trọng lực, khủng cụ thuật, dưới tác dụng của hai kỹ năng, bóng người kia hư không đình trệ một cái chớp mắt, từ sau lưng Nhạc Trọng, một cây gai xương bén nhọn lập tức nổ bắn ra, thoáng cái xuyên qua đầu bóng người kia, trực tiếp ghim hắn lên vách tường.Nhạc Trọng vừa mới tiêu diệt tên cường giả ám sát kia, trong lòng của hắn liền nổi lên một tia cảm ứng nguy hiểm, hắn lập tức nhảy sang một bênPhanh!Một phát đạn súng ngắm trải qua kỹ năng cường kích thương gia trì bắn lên vị trí trước kia Nhạc Trọng đứng, thoáng một cái nổ ra một cái hố lớn chừng nắm tay.24-11-2014, 04:18 PMKiếm Công CôngThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 650: Kịch Chiến! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnỞ bên khác Thương Nhai cũng bay tới, vung tay về phía Nhạc Trọng, từng đợt phong nhận cực lớn liền cắt về phía Nhạc Trọng.Linh hồn ma hỏa trong mắt Bạch Cốt chớp động, cốt phủ trong tay duỗi ra, vô số xương cốt kéo dài ngưng tụ thành một mặt cốt thuẫn cực lớn.

Vô số phong nhận đánh lên trên cốt thuẫn, mảnh xương cốt vẩy ra, để lại vô số vết thương.Bạch Cốt chặn công kích của Thương Nhai, hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ, nhìn về phía tên bắn lén kia.

Tên bắn lén có được kỹ năng cường kích thương kia đối với hắn là một uy hiếp rất lớn.Đối với bất luận cường giả nào mà nói, một gã bắn lén có được kỹ năng cường kích thương đều là một uy hiếp đáng sợ.

Mặc dù giáp da của biến dị thú tam giai có thể ngăn cản đạn súng ngắm xuyên qua, nhưng lực trùng kích cực lớn kia cũng có thể xuyên qua giáp da chấn chết nạn nhân.Nhạc Trọng liếc nhìn lại, mơ hồ thấy được trên một tòa nhà cao tầng cách đây hai cây số có một điểm hào quang chớp động.- Mấy gã bắn lén thật đúng là một đối thủ khó chơi!Nhạc Trọng nhìn cao ốc cách đây hai cây số trong nội tâm khe khẽ thở dài, lập tức móc ra một cái bộ đàm ra lệnh:- Chỗ tòa nhà Minh Thành có một gã cao thủ bắn lén, dẫn người giết hắn cho ta.Mạnh như Nhạc Trọng cũng không có cách nào sử dụng gai độc đánh trúng mục tiêu ở ngoài hai cây số.

Trừ phi Nhạc Trọng sử dụng súng bắn tỉa chim ưng.

Nhưng hắn hiện giờ căn bản không có thời gian sử dụng.Phương xa, Bạch Tiểu Thắng thu bộ đàm hạ mệnh lệnh với bộ đội nói:- Trên tòa nhà Minh Thành có người, tiêu diệt hắn!Mười hai tên Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa đẳng cấp vượt qua cấp 30 lập tức vây quanh về phía tòa nhà Minh Thành.TRông thấy Nhạc Trọng móc ra bộ đàm, tên bắn lén trên tòa nhà Minh Thành cũng đã nhận ra chuyện không ổn.

Hắn lập tức thu súng nhắm trong tay vào hộp trực tiếp bỏ chạy ra ngoài.Thông qua con đường bí mật tên cao thủ bắn lén kia rất nhanh đã lẫn vào trong đám người nhanh chóng đi ra ngoài.Một gã Cường Hóa Giả hướng về phía tiểu đội trưởng ý bảo:- Đầu!

Chính là hắn!Khấu Minh có chút gật đầu phất phất tay mười hai tên bộ hạ chợt vây tới, vây quanh tên cao thủ bắn lén kia.Tên kia nhìn đám người Khấu Minh có chút vô tội mà hỏi:- Các anh muốn làm gì?Tên cao thủ bắn lén kia vào trước tận thế là một gã sát thủ, hắn hết sức quen thuộc làm sao để giả vờ làm người vô tội, dùng loại mặt nạ kia để lừa gạt địch nhân.

Bởi vậy, cảnh sát bình thường đều chỉ sẽ đề ra nghi vấn với hắn một chút liền buông tha ngày.

Thậm chí có cảnh sát còn không thèm liếc hắn một cái, bởi vì hắn thật sự quá giống người bình thường.Khấu Minh không nói gì trực tiếp rút đao ra chém về phía tên cao thủ bắn lén kia.Mười một gã cao thủ còn lại cũng đều trong cùng một thời gian rút đao vô cùng tàn nhẫn chém tới tên cao thủ bắn lén kia.- Giết người!Tên kia sắc mặt đại biến, vừa mới hô lên một tiếng, chợt bị sáu bảy chuôi Đường đao phỏng chế thoáng một phát chém vào trên người, đầu hắn cứ thể mà bị chém thành bảy tám đoạn.Trông thấy một màn thảm thiết kia, mọi người bên phía tòa nhà Minh Thành sắc mặt đại biến, nhao nhao trốn về nhà mình.Ở một bên khác, phong nhận phong bạo của Thương Nhai bị Bạch Cốt dùng cốt thuẫn ngăn cản, chỉ một lát sau, hắn liền trở nên vô cùng nôn nóng.

Đối với hắn mà nói, thời gian cũng thập phần quý giá, nếu như không thể mau chóng tiêu diệt Nhạc Trọng, như vậy hắn và người của hắn sẽ trở nên cực kỳ nguy hiểm.-Chết tiệt hỗn đãn!

Đi chết đi!Thương Nhai nhìn Bạch Cốt ngăn ở trước người Nhạc Trọng, sắc mặt biến đổi, cuối cùng tiêu hao đại lượng tinh thần lực và thể lực ngưng tụ ra một đại phong nhận đường kính dài đến một mét chém tới Bạch Cốt.Phong nhận cực lớn kia trảm lên trên cốt thuẫn chém bay nó ra, đồng thời trực tiếp chặt đứt Bạch Cốt ở phía sau cốt thuẫn.Nhạc Trọng thân hình chớp động thoáng một phát vòng vào hẻm nhỏ.- Thương Nhai!

Chúng ta nên rút lui!Ngay khi Thương Nhai muốn tiếp tục truy kích thì Vương Lợi lớn tiếng nói.Thương Nhai nghiến răng nghiến lợi nói:- Muốn rút lui thì mày rút lui đi!

Không giết tên súc sinh Nhạc Trọng này, tao tuyệt đối sẽ không bỏ qua!Người Thái Lan chết bởi mệnh lệnh của Nhạc Trọng đã đến gần hai vạn người, Thương Nhai đối với Nhạc Trọng tràn đầy cừu hận.Vương Lợi lớn tiếng nói:- Thương Nhai, không nên vọng động!

Nếu như chúng ta đều bị chết ở đây, thì còn ai có thể giúp đồng bào báo thù nữa?Thương Nhai là thiên tài trong thiên tài trong số những người sống sót Thái Lan, hắn là một gã Tiến Hóa Giả ba thuộc tính.

Đồng thời có được kỹ năng cấp hai.

Trong thế lực của bọn hắn, Thương Nhai chính là cao thủ xếp hạng Top 3.

Vương Lợi cũng không muốn cao thủ như vậy bị chết ở chỗ này.Lý Đạc cũng tiến lên khuyên:- Thương Nhai, rút lui đi!

Người của chúng ta sắp chết sạch rồi!Ở một bên khác, tiếng súng vang lên cũng ngừng lại, hiện giờ chiến đấu bên kia đã đến điểm cuối.

Điều này nói rõ những thích khách kia đều đã bị tiêu diệt sạch sẽ.Lý Đạc trông thấy những người kia bị bộ đội của Nhạc Trọng diệt sạch nhanh như vậy trong lòng cũng tràn đầy kinh hãi.- Được rồi!Thương Nhai do dự một hồi rốt cục đáp ứng lui lại.- Rút lui!Thương Nhai ra lệnh, năm tên cao thủ còn sót lại chợt nhảy ra từ các khu vực, bỏ chạy ra bên ngoài.- Thương Nhai, có gan mày đừng trốn, mày không phải nói ngày này sang năm là ngày giỗ của tao sao?

Xem ra mày cũng chỉ to mồm, thật sự là phế vật!

Xem tao giết người của mày thế nào này.

Phế vật!Nhạc Trọng nhìn tám gã cao thủ lui ra bên ngoài, hắn liền nhảy ra ngoài một bên châm chọc khiêu khích, một bên đã phát động ra kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một đạo tinh thần trùng kích nhanh chóng đánh trúng một gã Cường Hóa Giả loại hình mẫn tiệp tốc độ nhanh nhất.Dưới sự trùng kích của Khủng Cụ Thuật, tên mẫn tiệp Cường Hóa Giả kia thoáng cái lâm vào ảo cảnh sợ hãi không cách nào nhúc nhích, Nhạc Trọng tiện tay bắn một súng vào đầu tên Cường Hóa Giả kia.- Nhạc Trọng!

Người trốn là mày!

Vô luận hôm nay có người nào đến đều cứu không được mày.

Tao hôm nay tuyệt đối phải giết chết mày!Thương Nhai nghe được lời châm chọc khiêu khích của Nhạc Trọng, sau đó thấy tên mẫn tiệp Cường Hóa Giả kia bị bắn nổ tung đầu liền trở nên nổi giận, khống chế lấy một hồi cuồng phong bay về phía Nhạc Trọng.Thương Nhai sau khi trở thành Tiến Hóa Giả ba thuộc tính liền một mực được người thổi phồng cuồng ngạo đã quen, thoáng một phát dưỡng thành tính tình tự phụ táo bạo của hắn.

Lúc này bị Nhạc Trọng khiêu khích liền nhịn không được nhảy ra ngoài.Vương Lợi cười khổ một tiếng hỏi Lý Đạc bên người:- Lý Đạc làm sao bây giờ?Lý Đạc trầm mặc một hồi, trong mắt hiện lên một vòng kiên định, cắn răng một cái đằng đằng sát khí nói:- Tôi mang ba người tận lực ngăn cản viện binh của bọn hắn.

Anh mang người còn lại bắt lấy Nhạc Trọng.Ngăn cản viện binh cơ hồ chính là nhiệm vụ hẳn phải chết, Vương Lợi nhìn Lý Đạc vài giây, hướng về phía Lý Đạc thi lễ một cái:- Hết thảy đều xin nhờ anh này.24-11-2014, 04:20 PMKiếm Công CôngThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 651: Kịch Chiến! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnVương Lợi nhìn ba cao thủ còn lại nói:- Đi theo ta!

Chỉ cần có thể giết Nhạc Trọng, các anh đều là anh hùng của Thái Lan chúng ta.Nói xong Vương Lợi chợt nhảy về phía Thương Nhai, ba gã cao thủ còn lại cũng theo sát sau lưng Vương Lợi.Nhạc Trọng trước tiên đã phát động ra Hợp Thể phòng hộ thuật, ở bên ngoài cơ thể ngưng tụ ra một bộ cốt khải cứng rắn, giữa không trung, Thương Nhai bị vòi rồng vờn quanh, tiện tay huy động, liền có vô số phong nhận chém tới Nhạc Trọng.Dưới vòi rồng càn quét, cát bay khắp nơi, bụi mù nổi lên bốn phía, từng đạo phong nhận vô cùng sắc bén xuất trên đại địa, cắt ra vô số vết thương.Nhạc Trọng tuy rằng hết sức tránh né, nhưng vẫn có rất nhiều phong nhận chém lên người hắn, lại bị tầng cốt khải cứng rắn trên người ngăn trở.

Bất quá rất nhanh trên cốt khải liền xuất hiện nhiều vết rậm rạp.Nhạc Trọng thập phần chật vật phát động lấy Ảnh Bộ một đường trốn chết từ khu kiến trúc kia thoáng cái chạy vào trong rừng rậm ở phụ cận.

Trong rừng rậm cây cối xum xuê kia, uy lực phong nhận của Thương Nhai cũng sẽ chịu ảnh hưởng.Thương Nhai cũng từ bên trong vòi rồng thủ hộ rơi xuống trên mặt đất, vừa rơi xuống đất hắn liền đuổi theo Nhạc Trọng.Vương Lợi cũng mang theo ba gã cao thủ thoáng cái đuổi theo vào trong rừng.Bốn người Vương Lợi mới vừa tiến vào rừng nhiệt đới, đột nhiên một hồi gió thổi qua, thủ cấp ba gã cao thủ như thiểm điện phóng lên trời, máu tươi nóng rực bắn tung tóe đầy đất.Cổ vòi rồng có vận tốc có thể sánh với âm thanh kia quét qua Vương Lợi, Vương Lợi sau khi biến thân thành Tùng Lâm Du Hiệp, tốc độ bạo tăng liền lăn vòng ngay tại chỗ.Một cái móng vuốt lướt qua thân thể Vương Lợi, cứ thế từ trên thân thể Vương Lợi kéo xuống một mảng lớn huyết nhục.- Biến dị thú tam giai?

Điều này sao có thể?

Hắn làm sao có thể thu phục được biến dị thú tam giai?Vương Lợi nhanh chóng bò lên nhìn Thiểm Điện tam giai ở trước người hắn chưa đầy năm mét trong nội tâm tràn đầy đắng chát và tuyệt vọng!Thiểm Điện lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vương Lợi, tứ chi dùng sức đạp một cái hóa thành một đạo vòi rồng nhào tới Vương Lợi.Vương Lợi sau khi biến thân Tùng Lâm Du Hiệp, sau đại thuộc tính ở trong rừng cũng nhanh chóng bạo tăng, Nhưng vẫn kém xa Thiểm Điện tam giai, chỉ giữ vững được 10 giây, hắn đã bị móng vuốt thép của Thiểm Điện trực tiếp xé thành hai đoạn.Ở một bên khác, Nhạc Trọng sau khi trốn ra mấy chục thước, đột nhiên xoay người một cái, phát động kỹ năng Ma Viêm, một đoàn Ma Viêm Phong Bạo cuốn về phía Thương Nhai.- Hừ!

Hỏa diễm cuả mày quá yếu!

Tán cho tao!Thương Nhai nhìn đoàn Ma Viêm Phong Bạo kia lạnh lùng quát, bàn tay lớn vỗ, một đoàn vòi rồng khủng bố lăng không mà hiện, cứ thế mà thổi khiến đoàn Ma Viêm Phong Bạo kia phải tứ tán khắp nơi.Ma Viêm Phong Bạo lúc khuếch tán, một đạo ma viêm trường mâu ngưng tụ tới cực điểm xuyên qua đám vòi rông, trực tiếp đâm tới Thương Nhai.Thương Nhai nhìn cây ma viêm trường mâu kia sắc mặt hơi đổi, trong thân thể hắn sinh ra một đạo bạch quang, một mặt quang thuẫn màu trắng xuất hiện ở trước người của hắn ngăn trở cây trường mâu kia.Nhạc Trọng nhìn Thương Nhai lần nữa ngưng tụ ra một đạo ma viêm trường mâu trực tiếp ném tới Thương Nhai:- Phòng ngự quang thuẫn!

Trên người tên này thật sự có không ít thứ tốt!Thương Nhai biến sắc chỉ một ngón tay về phía Nhạc Trọng, một cây phong chi mâu do cụ phong lực ngưng tụ mà thành lăng không xuất hiện, sau đó trực tiếp đâm tới Nhạc Trọng.Ma viêm trường mâu của Nhạc Trọng và phong chi mâu của Thương Nhai giao thoa qua nhau đâm lên vòng bảo hộ của đối phương.Phòng ngự quang thuẫn của Thương Nhai thoáng một phát hào quang ảm đạm, đã mất đi lực lượng.Thanh Đồng linh chung trong tay Nhạc Trọng cũng đã mất đi lực lượng, trở nên vô cùng ảm đạm .Vô luận là ma viêm trường mâu của Nhạc Trọng hay phong chi mâu của Thương Nhai đều có được lực lượng cường hoành sánh được với súng phong lựu đường kính lớn.

Lực lượng của Thanh Đồng linh chung và phòng ngự quang thuẫn nhiều nhất chỉ có thể chống cự hai lần.Nhạc Trọng hư không một ngón tay, một đạo ma viêm trường mâu lần nữa lăng không mà hiện, phá toái hư không trực tiếp vọt tới Thương Nhai .Thương Nhai sắc mặt trắng nhợt, nhanh chóng ngưng tụ ra một mặt phong chi thuẫn bài đường kính chỉ có 30 centimet chắn trước người của hắn.Ma viêm trường mâu của Nhạc Trọng thoáng cái đánh lên phong chi thuẫn bài kia trực tiếp nổ ra khiến thuẫn bài kia khẽ run lên.Cơ hồ cùng thời khắc đó, mười đạo gai xương bén nhọn từ trong thân thể Nhạc Trọng bắn ra, trực tiếp đâm tới Thương Nhai.Trường đao trong tay Thương Nhai huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, trực tiếp đánh nát toàn bộ mười đạo gai xương bén nhọn kia.Mười đạo gai xương vừa mới bị nát, Nhạc Trọng chợt lần nữa ngưng tụ ra một đạo ma viêm trường mâu đánh tới Thương Nhai.Thương Nhai sắc mặt tái nhợt, hao phí đại lượng tinh thần lực và thể lực lần nữa ngưng tụ ra một mặt phong chi thuẫn bài cứ thế mà chặn ma viêm trường mâu của Nhạc Trọng oanh kích.Bất quá lúc này mặt phong chi thuẫn bài kia sau khi nhận một kích toàn lực của Nhạc Trọng liền lập tức sụp đổ.Thương Nhai vốn cao cao tại thượng sắc mặt cũng theo sự sụp đổ của phong chi thuẫn bài mà trở nên trắng bệch, nơi khóe miệng hắn tràn ra từng tia máu tươi.

Tinh thần lực hắn tiêu hao thật sự nhiều lắm, mặc dù hắn là một gã Cường Hóa Giả Tinh Thần Hệ thì cũng có chút không chịu đựng nổi.Nhạc Trọng sắc mặt cũng có chút tái nhợt, ở trên mặt của hắn còn có hai đạo vết đao bị phong nhận cắt qua, sâu đủ thấy xương.- Hắc hắc!

Nhạc Trọng, xem ra tinh thần lực của mày cũng sắp tiêu hết sạch rồi.

Tao là Tiến Hóa Giả ba thuộc tính, mày dựa vào gì đấu với tao?

Cho dù tinh thần lực của tao hao hết, hôm nay cũng là tử kỳ của mày!Thương Nhai hướng về Nhạc Trọng dữ tợn cười cười, thân hình chớp động, như một hồi lốc lao đến Nhạc Trọng.Lúc này tinh thần lực của hai người Thương Nhai và Nhạc Trọng đều tiêu hao không sai biệt lắm, thắng bại giữa song phương vô cùng có khả năng quyết định bởi cận chiến.

Ở trên mặt cận chiến, Thương Nhai về mặt lực lượng, mẫn tiệp đều là Tiến Hóa Giả có được ưu thế rất lớn.Nhạc Trọng nhìn Thương Nhai xông lại như một đầu báo săn, trong mắt hiện lên một vòng ngưng trọng, hắn tay phải giương lên, một đoàn hỏa cầu, một quả băng trùy lăng không trực tiếp đánh tới Thương Nhai.Nhạc Trọng vừa mới nhấc tay, Thương Nhai chợt như quỷ mỉ hơi nhích sang một bên, đoàn hỏa cầu, băng trùy kia chợt lướt qua thân thể Thương Nhai bay đi.Thân là Tiến Hóa Giả ba thuộc tính, tốc độ của Thương Nhai nhanh hơn Nhạc Trọng hai phần, hắn thoáng cái vọt tới bên người Nhạc Trọng, huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, như đao sóng cuốn tới Nhạc Trọng.Từ trong thân thể Nhạc Trọng thoáng một phát nổ bắn ra mười cây gai xương vô cùng bén nhọn đâm tới Thương Nhai.Thương Nhai dựa vào tốc độ đáng sợ kia tiện tay một cuốn, từng đạo ánh đao chớp động, liền chặt đứt tất cả gai xương kia, sau đó một đao hóa thành một đạo quỹ tích huyền ảo bổ về phía bên trái Nhạc Trọng.29-11-2014, 01:49 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 654: Di dân! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNếu là vào trước tận thế, dùng đại pháo và lưỡi lê như vậy để cưỡng chế hai mươi vạn nhân khẩu di dân, phía quốc tế chỉ sợ lập tức sẽ nhấc lên trận trận sóng to gió lớn.TRong mắt Nhạc Trọng hiện lên một vòng tán thưởng, ôm lấy Mạc Hương Lăng, sau đó nhẹ hôn một cái lên trán nàng khích lệ nói:- Hương Lăng, em thật thông minh!

Đây là khen thưởng của em- Thích tiểu la lị!

Biến thái!Mạc Hương Lăng thoáng cái giãy giụa ra khỏi lòng Nhạc Trọng cười hì hì nói.Nhạc Trọng vừa trừng mắt thò tay thoáng cái bắt được Nàn Hương Lăng, đặt nàng trên mặt giường lớn liên tục đánh cho nàng vài cái vào mông:- Ba ngày không ăn đòn đã làm loạn rồi!- Khanh khách!

Không dám!

Ha ha!

Em không dám.

Đừng đánh nữa!

Khanh khách!Mạc Hương Lăng bị đặt trên giường phát ra một chuỗi tiếng cười như chuông bạc.Nhạc Trọng nghe xong ý kiến của Mạc Hương Lăng ý liền chậm rãi phân một phần nhỏ người sống sót Thái Lan trong thành phố Thái Sơn, thành phố Lan Sơn đưa vào trong nước.

Đồng thời người sống sót trong nước cũng đều một bộ phận vào trng thành phố Thái Sơn, thành phố Lan Sơn.Theo người Hoa tăng nhiều, người Thái Lan giảm bớt, thế cục của thành phố Thái Sơn, thành phố Lan Sơn cũng dần trở nên ổn định hơn.[CHARGE=20]Nhạc Trọng sau khi thấy thế cục thành phố Thái Sơn, thành phố Lan Sơn chậm rãi ổn định, lúc này mới mang theo Tân Giai Nhu và 30 tên cao thủ đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 40 từ thành phố Thái Sơn xuất phát tiến lên Hà Nội (chưa biết gọi là gì, tạm gọi là Hạ Sơn vậy)Đi về phía thành phố Hạ Sơn, Nhạc Trọng nắm giữ vị trí hai kho súng ống đạn dược, hắn phải dẫn người đi thăm dò xem một phen.

Tuy rằng hắn nắm trong tay trọng binh, nhưng trong băng thiên tuyết địa này đại bộ đội không cách nào đơn giản xuất động, hắn phải xác minh vị trí mới có thể động thủ.- Những bông tuyết này thật xinh đẹp!Trong một đống tuyết, Mạc Hương Lăng thân mặc một thân áo bông màu hồng phấn, buộc lấy hai đuôi ngựa, lộ ra thanh thuần đáng yêu xuyên thẳng qua trong đống tuyết, phảng phất như một tuyết tinh linh hàng lâm đến thế giới này vậy.Màn Hương Lăng sống ở Quảng Tây, bản thân cũng chưa từng thấy tuyết, nàng thập phần thích cảnh tuyết thuần trắng một màu tinh khôi kia.Minh Giai Giai nhìn Mạc Hương Lăng như tinh linh kia khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng phập phồng thấp giọng nói thầm một câu:- Ngây thơ!Đều là la lị, Minh Giai Giai đối với Mạc Hương Lăng cực kỳ kiêng kị, sợ Mạc Hương Lăng cướp đi sự sủng ái mà tín nhiệm của Nhạc Trọng đối với nàng.Nhạc Trọng cũng ra khỏi xe mỉm cười nhìn Mạc Hương Lăng đang xuyên thẳng qua trong đống tuyết.Tân Giai Nhu, Ninh Vũ Hân cũng đều từ trong cỗ xe đi ra đứng bên người Nhạc Trọng.30 tên cao thủ tinh nhuệ thì đứng nguyên tại chỗ thủ hộ đoàn người Nhạc Trọng và Tân Giai Nhu.Phanh!

Phanh!Đúng lúc này, một bên truyền đến tiếng súng kịch liệt vang lên.

Tiếng súng nhanh chóng tiếp cận bên này, hiển nhiên có người đang chạy trốn về phía bên này.Nhạc Trọng nhướng mày trực tiếp ra lệnh:- Các anh bảo vệ tốt ở đây!

Ta đi xem chuyện gì xảy ra!

Tân Giai Nhu, em đi theo anh!Nói xong, Nhạc Trọng trực tiếp vọt về phía có tiếng súng kia.Tân Giai Nhu chỉ đi theo sau lưng Nhạc Trọng, đẳng cấp cường hóa của Tân Giai Nhu lúc này đã cao tới cấp 32, càng Tiến Hóa Giả loại hình mẫn tiếp có được hai kĩ năng cấp hai dưới trướng Nhạc Trọng.

Một trong hai kĩ năng của nàng là thần tốc, một kĩ năng khác dựa vào Âu Minh tiến hóa dược tề số 1 thức tỉnh là mẫn tiếp cố hóa.

Nếu không phải đẳng cấp cường hóa của nàng thấp, nàng tuyệt đối là cao thủ tốc độ nhanh nhất dưới trướng Nhạc Trọng.30 tên cao thủ kia hai mặt nhìn nhau, trong đó một gã cao thủ cười khổ nói:- Thủ lĩnh đã đoạt cả nghề kiếm sống của chúng ta rồi!Một gã cao thủ khác cười nói:- Hắc hắc!

Cướp cướp cũng thành thói quen, nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta vẫn là bảo vệ đám Minh thị trưởng cho tốt.Nhạc Trọng thực lực cường hoành, là đệ nhất cao thủ trong bọn hăn, đồng thời chuyện Nhạc Trọng thích chiến đấu ở tuyến đầu cũng được bộ hạ biết rõ.Trong một mảnh rừng, mười mấy tên nam tử cầm trong tay các loại vũ khí đang đuổi theo sáu nam hai nữ.Một gã thủ lĩnh dáng người nhỏ gầy võ trang đầy đủ lớn tiếng kêu lên với sáu nam hai nữ kia:- Bạch Ngạn!

Giao tiểu thư cho tao!

Chỉ cần mày giao ra tiểu thư, tao sẽ để bọn mày bình yên rời đi!Một gã nam tử dáng người khôi ngô một bên cầm súng bắn trả một bên nghiến răng nghiến lợi gầm rú nói:- Nguyễn Văn Thông!

Mày một nhà chịu đại ân của ông chủ, mày phản bội ông chủ thì cũng thôi đi.

Hiện giờ ngay cả nữ nhi duy nhất của ông chủ cũng không buông tha, mày vẫn còn là người sao?Nguyễn Văn Thông cười dâm một tiếng nói:- Hắc hắc!

Người không vì mình trời tru đất diệt!

Cô nàng kia có uy hiếp quá lớn với tao, tao tuyệt đối sẽ không để nàng sống sót đâu!

Bạch Ngạn mày thức thời thì giao nàng cho tao, sau khi tao giúp nàng phá trinh cũng sẽ cho mày niếm một miếng.Bạch Ngạn cự tuyệt chém đinh chặt sắt nói:- Không có khả năng!

Bạch Ngạn ta tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện vong ân phụ nghĩa này đâu.Nguyễn Văn Thông cười lạnh một tiếng:- Đáng tiếc.

Nếu như mày nguyện ý làm với ta, nữ nhân tao nguyện ý cùng chia xẻ.

Nếu mày đã không thức thời như vậy, thì cứ để tao tiễn mày một đoạn là được rồi.Song phương một bên chửi bậy, một bên tiến hành bắn nhau kịch liệt .Bạch Ngạn thân thủ bất phàm, tài bắn súng của hắn cũng thập phần cao minh, chỉ bằng vào một người hai tay dùng súng đã hoàn toàn chế trụ hơn mười tên phần tử võ trang không ngừng xông tới ở đối diện, dưới sự kích xạ của hắn, một tên phần tử võ trang trực tiếp bị bắn té trên mặt đất.Đám còn lại trong nội tâm sợ hãi đều núp trong Yểm Thể, không dám công kích, chỉ từ xa đối xạ cùng Bạch Ngạn.Nguyễn Văn Thông ở phía sau tức giận rít gào nói:- Mẹ nó!

Đều con mẹ nó xông lên cho tao!

Người tiêu diệt Bạch Ngạn, lão tử thưởng hắn hai nữ nhân xinh đẹp, 30 cân gạo, 10 cân mì sợi.

Ai mẹ nó mềm trứng dái, lão tử giờ sẽ giết chết hắn.Dưới sự gào thét của Nguyễn Văn Thông, hơn mười tên phần tử võ trang sĩ khí bỗng chốc bốc lên, bọn hắn rống giận từ trong Yểm Thế vọt ra một bên xạ kích, một bên bao vây về phía Bạch Ngạn.Trong tận thế này, những tên côn đồ không muốn sống là nhiều nhất, chỉ cần có đầy đủ ban thưởng, là có thể đơn giản khiến đám kia nổi giận.Bạch Ngạn tuy rằng thân thủ bất phàm thế nhưng bị hơn mười tên võ trang cầm súng trường ra sức vây công, bộ hạ bên cạnh hắn cũng không ngừng ngã xuống.Nhạc Trọng mang theo Tân Giai Nhu từ một bên đi ra dùng tiếng Hoa Hạ quát lạnh nói:- Dừng tay!Hơn mười tên phần tử võ trang cầm súng trường vừa nhìn thấy Nhạc Trọng và Tân Giai Nhu bên cạnh hắn hai mắt tỏa sáng.

Tân Giai Nhu khí chất nhu nhược, có được tuyệt thế dung nhan, ăn mặc một thân quân trang màu xanh lá càng khiến nàng lộ ra suất khí oai hùng, xinh đẹp bất phàm.

Những phần tử võ trang kia cũng đã gặp không ít mỹ nữ, nhưng như Tân Giai Nhu quả thật không nhiều lắm.29-11-2014, 01:49 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 652: Mùa thu hoạch!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThương Nhai tuy rằng không phải người rành đao pháp, nhưng tốc độ của hắn lại nhanh tới cực điểm, cộng thêm lực lượng của hắn cường hoành.

Không có mấy người có thể cùng hắn so đấu đao pháp cả.Trong mắt Nhạc Trọng đã hiện lên một vòng hàn quang, tay trái đỡ Hắc Phong Đao của Thương Nhai, một bên phát động ra kỹ năng điều khiển trọng lực, một bên một đao chém tới Thương Nhai.- Muốn lưỡng bại câu thương sao?

Ngu xuẩn!

Để tao trước tiên phế mày một tay!!Trong mắt Thương Nhai hiện lên một vòng tàn nhẫn, hung hăng bổ một đao lên tay trái Nhạc Trọng.Dưới lực lượng khủng bố tiếp cận mười tám người chi lực của Thương Nhai, giáp da biến dị tam giai ở tay trái Nhạc Trọng trực tiếp bị chặt ra một lỗ hổng cực đại, Thánh Quang Hộ Tí nơi tay trái và tứ cấp phòng hộ y đều bị trực tiếp chém ra, để lại một vết đao cực lớn sâu đủ thấy xương.Đại lượng từ vết đao cực lớn kia phun ra.Trên người Thương Nhai đột nhiên bộc phát ra một hồi vòi rồng cường đại, Nhạc Trọng thoáng một phát liền bị chấn bay ra 6 7m, Ngạc Nha Cứ Nhận trong tay Nhạc Trọng chỉ chém ra trên người hắn một vết rách nhỏ.[CHARGE=3]Nhạc Trọng thuận thế lăn một vòng tại chỗ, đại lượng máu tươi rơi vãi trên mặt đất, đồng thời một sợi tơ nhện trong suốt không màu từ trong giới chỉ nơi tay hắn hắn bắn ra, theo máu tươi ẩn tàng trên mặt đất.- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng hít một hơi thật sâu, gắt gao nhìn Thương Nhai.

Nam nhân trước mắt này chính là cao thủ mạnh nhất hắn gặp được từ lúc xuất đạo đến nay.Thương Nhai chẳng những là Tiến Hóa Giả ba thuộc tính, đồng thời còn có được kinh nghiệm chiến đấu và kỹ xảo chiến đấu phong phú, nếu nói là có khuyết điểm gì, vậy đó chính là có chút bảo thủ tự phụ.Còn không đợi Nhạc Trọng thở gấp một hơi, Thương Nhai dưới chân điểm một cái, như đạn pháo nhảy về phía Nhạc Trọng, Hắc Phong đao trong tay hóa thành đao sóng trùng trùng điệp điệp nghiền áp về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đơn đao trong tay ngăn cản sự trảm kích của Thương Nhai quả thật rất cố hết sức.Đao thế của Thương Nhai một đao nặng hơn một đao, Nhạc Trọng mỗi bị hắn chém một đao, đều phải lui về phía sau sáu bảy bước mới có thể ngừng.Thương Nhai thoáng một phát đã bổ ra mười lăm đao, Nhạc Trọng bị hắn bổ đến hổ khẩu đầy máu, cơ hồ không cầm nổi Ngạc Nha Cứ Nhận trong tay nữa.- Đi chết đi!

Nhạc Trọng!Thương Nhai liên tiếp bổ ra hai đao phá tan phòng ngự của Nhạc Trọng, một đao cực kỳ hung lệ mang theo tiếng xé gió hung hăng bổ tới đầu Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một vòng quỷ dị, gai xương trong tay lập tức kéo dài ra ngoài.Đồng thời khi gai xương kéo dài, một mảnh tơ nhện trong suốt dài hẹp dính ở dưới chân Thương Nhai lập tức kéo căng, hung hăng giật chân Thương Nhai một cái.Thương Nhai cũng là cường giả thân kinh bách chiến, trong nội tâm có chút trầm xuống, thân thể uốn éo, trực tiếp nằm sấp lên mặt đất.Nhạc Trọng bước ra một bước hung hăng đá lên đầu Thương Nhai, dùng lực lượng khổng lồ của hắn, nếu cường độ thân thể Thương Nhai không đạt được 50 điểm, hắn một cước là có thể đá bay đầu Thương Nhai rồi.Nhạc Trọng một cước này vừa nhanh lại hung ác, thoáng một phát đá vào trên mặt Thương Nhai, trực tiếp đá nứt xương mũi Thương Nhai, hàm răng cũng bị đá bay bảy cáo, cơ hồ là cùng một thời gian, từ trên chân Nhạc Trọng trực tiếp bắn ra một đạo gai xương bén nhọn, trong nháy mắt liền xỏ xuyên qua đầu lâu Thương Nhai.Nhạc Trọng dùng sức đá một cái, trực tiếp đá thi thể Thương Nhai qua một bên, nhìn Thương Nhai đầu nhiều ra một cái động lớn kia, trong lòng của hắn lúc này mới thoáng thở dài một hơi.Nhạc Trọng thở gấp ra một hơi, cái này mới đi đến trên thi thể Thương Nhai tìm tòi.Thương Nhai thân là Tiến Hóa Giả ba thuộc tính, trên người xác thực có không ít thứ tốt.

Ở trên người của hắn có một miếng thú tinh biến dị thú cấp 3, mười hai miếng tinh hạch biến dị thú cấp 2, bảy miếng huyết tinh biến dị thú cấp 2, một bộ phòng hộ phục cấp 3, một thanh Hắc Phong đao bảo vật cấp 4, một mặt phòng ngự quang thuẫn cấp 5, một đôi bảo vật cương thiết hộ tí cấp 4, một đôi bảo vật phong tốc hài cấp 5, một cây bảo vật súng ngắm chim ưng cấp 4, một khối bảo vật tương khảm bảo thạch cấp 4.- Bảo vật cấp 4 Hắc Phong đao: đây là một thanh bảo đao sắc bén, có thể chặt đứt bảo vật Thần Ma Hệ Thống từ cấp 3 trở xuống.- Bảo vật cấp 4 Cương thiết hộ tí: Hộ tí lực phòng ngự siêu cường, lực lượng sau khi trang bị +8.

Có thể ngăn cản công kích của bảo vật cấp 4.- Bảo vật cấp 5 Phong Tốc Hài: sau khi trang bị mẫn tiệp +15.

Kèm theo kỹ năng: gia tốc.

Miêu tả kỹ năng, sau khi sử dụng kỹ năng, tốc độ có thể tăng lên 10%, tiếp tục thời gian 30 giây.

Thời gian hồi 24 tiếng đồng hồ.- Bảo vật cấp 5 Tương khảm bảo thạch: đây là một khối bảo thạch có được ma lực, khảm nạm nó lên trang bị Thần Ma Hệ Thống có thể làm cho chúng được tăng thêm thuộc tính hoặc là kỹ năng.Cao thủ như Thương Nhai chính là một bảo khố di động, chỉ cần giết hắn, liền có thể đạt được đại lượng bảo vật.Nhạc Trọng sau khi lột sạch trang bị Thương Nhai, lúc này mới đi ra khỏi rừng/Một gã chiến sĩ tên là Phí Hùng đi tới trước người Nhạc Trọng trực tiếp báo cáo nói:- Báo cáo thủ lĩnh!

Tất cả thích khách đã bị tiêu diệt sạch sẽ!Nhạc Trọng sắc mặt trầm xuống lạnh lùng nói với Phí Hùng:- Cậu làm việc thế nào vậy?

Vậy mà để những người này trà trộn vào?Phí Hùng là người sống sót người Hoa Nhạc Trọng cứu ra từ tay người Thái Lan, đi theo hắn chinh chiến khắp nơi, lúc này cũng là một gã Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa cao tới cấp 32.

Bởi vì hắn tâm tư kín đáo, chiến đấu dũng mãnh, bởi vậy được Nhạc Trọng bổ nhiệm thành liên trưởng cảnh vệ liên của hắn.Lúc này Phí Hùng vậy mà để gần hơn bốn mươi thích khách tiềm nhập thành phố Lan Sơn ám sát Nhạc Trọng, cái này khiến Nhạc Trọng thập phần căm tức.

Nếu không phải thực lực Nhạc Trọng đủ cường hoành, chỉ sợ lúc này hắn đã chết dưới sự tám sát của đối phương rồi.Phí Hùng bị Nhạc Trọng quát lớn như vậy lưng lên tuôn đầy mồ hôi lạnh, vừa nghĩ tới hậu quả đáng sợ sau khi Nhạc Trọng bị ám sát hắn liền trong nội tâm nghĩ mà sợ không thôi.Phí Hùng trực tiếp ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng, không có chút nào trốn tránh trách nhiệm nói:- Thủ lĩnh, lần này là thất trách của tôi!

Tôi nguyện ý tiếp nhận tất cả xử phạt.

Cho dù ngài để cho tôi đi cặn bã doanh lập công chuộc tội, tôi cũng tuyệt đối không một chút nhíu mày.

Bất quá tôi có một vài lời muốn nói, lúc này những người kia có thể tiến vào thành phố Lan Sơn, ta cho là có người bên trong tiếp ứng bọn hắn.

Nếu không, bọn hắn không có khả năng đơn giản lẻn vào thành phố Lan Sơn như vậy được.Nhạc Trọng nhìn Phí Hùng, thấy Phí Hùng thái độ đoan chính, vẻ mặt thành khẩn, lửa giận của hắn cũng giảm xuống vài phần.

Hắn suy tư một hồi mới chậm rãi nói:- Phí Hùng!

Cảnh vệ liên trưởng này cậu cũng đừng có làm nữa.

Tôi định tổ chức một cơ cấu chuyên môn phụ trách thu thập tình báo và điều tra nội gian -- Ưng Nhãn.

Cậu tới làm sườn cho tổ chức này..., nhân viên và kinh phí tôi sẽ ưu tiên đổ cho các cậu.

Nhiệm vụ thứ nhất của Ưng Nhãn các cậu chính là điều tra tốt thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn.29-11-2014, 01:49 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 653: Di dân! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Vâng!

Thủ lĩnh!Phí Hùng không có chút gì do dự, tràn ngập cảm kích hướng Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội.

Hắn nguyên bản đã làm tốt chuẩn bị tâm lý đi cặn bã doanh săn giết tang thị lập công chuộc tội, hiện giờ thoáng một phát lại trở thành thủ lĩnh tổ chức tình báo mới, cái này khiến hắn tràn ngập cảm kích đối với Nhạc Trọng.Cơ cấu Ưng Nhã thành lập, Nhạc Trọng liền phân phối đại lượng cao thủ và vật tư đến tổ kiến tổ chức này.Ngành tình báo mỗi một quốc gia đều có.

Nhạc Trọng cũng là sau khi ăn phải chút thiệt thòi nhỏ mới có ý đi xây dựng tổ chức này.Ngay khi Ưng Nhãn thành lập, Nhạc Trọng còn phái ra những người khác đều tra tin tức về thích khách Thái Lan.

Chỉ là người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn tuy rằng không dám đả kích Nhạc Trọng, nhưng lại dùng lạnh lùng, không nói gì để đối kháng với Nhạc Trọng.

Thay lời khác mà nói, chính là đối kháng không bạo lực không hợp tác.Đương nhiên vì có thể ăn cơm, những người Thái Lan công tác trong các nhà xưởng công tác tương đối đều thập phần cố gắng công việc, chế tạo các loại vật tư cho Nhạc Trọng.

Bọn hắn tuy rằng chán ghét người Hoa, nhưng ở trước mặt đại pháo và lưỡi lê, không người nào dám nói lung tung lộn xộn.

Nhưng trong lòng bọn hắn thủy chung vẫn rất khó chịuĐại pháo và lưỡi lê có thể bịt miệng lưỡi bọn hắn, nhưng khó có thể giải trừ khó chịu trong lòng.[CHARGE=20]Trên một cái giướng lớn, nằm năm người Nhạc Trọng, Tân Giai Nhu, Mạc Hương Lăng, Minh Giai Giai, Ninh Vũ Hân.

Bọn hắn nửa nằm ở trên mặt giường lớn, nhìn xem màn hình TV Plasma treo trên tường, ở trên đó đang phát hình cảnh quay chụp trước tận thế.Ở trong gian phòng, điều hòa vận chuyển, hơi ấm bốn phía, băng thiên tuyết địa bên ngoài không chút ảnh hưởng đến trong này một tí nào cả.Nhạc Trọng luồn tay vào chăn, một bên không yên lòng vuốt ve cặp đùi trơn bóng xinh đẹp của Ninh Vũ Hân, một bên chậm rãi thở dài:- Không phải người một quốc gia, nhân tâm quả nhiên rất khó thu phục.Bên phía thành phố Quý Ninh tuy rằng cũng có không ít phần tử không ổn định che dấu, tuy nhiên lại không như thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn, khiến Nhạc Trọng rất không yên lòng.

Gần hai mươi vạn người sống sót trong các thành thị này một khi phát động bạo động, hậu quả quả thật không thể lường được.

Mà Nhạc Trọng lại không thể tàn sát sạch sẽ những người này.Dưới sự vuốt ve của Nhạc Trọng, khuôn mặt Vũ Hân thoáng đỏ ứng, nàng vốn đã thập phần mẫn cảm, bị Nhạc Trọng khai phát qua liền càng thêm mẫn cảm.Mạc Hương Lăng như một con mèo nhỏ mềm mại co rúc trong ngực Nhạc Trọng, nàng nghe được lời cảm thán của Nhạc Trọng, khanh khách cười nói:- Cái này có cái gì khó xử lý đâu?

Ta có biện pháp.Nhạc Trọng con mắt sáng ngời trực tiếp hỏi:- Biện pháp gì?Tiểu quỷ hiện giờ đều thập phần thành thục, Mạc Hương Lăng mặc dù chỉ là một tiểu la lị, nhưng nàng lại thập phần thông minh.Màn Hương Lăng lười biếng nói:- Người Mỹ chiếm lĩnh Châu Mỹ, bước đầu tiên chính là giết sạch dân địa phương.

Chỉ cần cư dân địa phương toàn bộ chết sạch, như vậy lãnh địa chẳng phải sẽ chân chính thuộc về mình sao?Thoại ngữ của Mạc Hương Lăng tuy rằng lười biếng nhưng lại lộ ra một cổ sát khí cực kỳ cường lực.

Nàng từ nhỏ đã lớn lên trong phố xa, gặp rất nhiều nhân tình ấm lạnh lòng người dễ thay đổi, ngoại trừ người nàng coi trọng ra, vô luận người nào chết nàng cũng sẽ không để ý tới.Minh Giai Giai ở một bên trừng Mạc Hương Lăng trực tiếp phản bác nói:- Em nói ra chủ ý gì thế?

Nếu theo như làm theo lời em!

Nhạc ca ca chẳng phải là phải giết sạch người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn sao?

Chúng ta đây vất vất vả vả đánh được thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn còn có ý nghĩa gì nữa?Nhạc Trọng nhéo nhéo khuôn mặt bóng loáng của Mạc Hương Lăng trực tiếp cự tuyệt nói:- Cái này có gì quan trọng chứ?Giết sạch những người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn quả thật là một chủ ý rất tệ.

Tiêu diệt những người sống sót Thái Lan kia, Nhạc Trọng chẳng những sẽ tổn thất đại lượng sức lao động, mà quân trong tay Trần Thắng Dũng tuyệt đối sẽ phản loạn, đồng thời trong quân hắn còn có không ít cao thủ Thái Lan và người Hoa liên hệ với người Thái Lan, những người này cũng sẽ thành nhân tố không ổn định.Nếu Nhạc Trọng tay cầm toàn bộ tài nguyên của Hoa Hạ quốc thì những cái này cũng không phải vấn đề quá lớn.

Nhưng hắn hiện giờ chỉ là một quân phiệt bình thường, cũng không khống chế toàn bộ tài nguyên Hoa Hạ quốc, nếu hắn làm ra loại chuyện khiến người người oán trách này, vậy thì cũng chỉ có thể xám xịt chạy về trong nước thôi.Mạc Hương Lăng nhìn Minh Giai Giai, gối đầu lên đùi Nhạc Trọng, nhắm mắt lại thư thư phục phục tiếp tục nói:- Vậy thì đổi lại một chút.

Chúng ta có thể giáng đại bộ phận người Thái Lan xuống làm nô lệ, sau đó lại đề bạt một nhóm người trở thành bình dân, sau đó ném ra một chút thịt xương cốt, khiến bọn chúng nội đấu, khiến bọn hắn ở vào trạng thái không ổn định không được sao?

Trong bọn họ hao tổn nhất định phải được ngoại lực trợ giúp.

Ngoại viện của bọn hắn chỉ có chúng ta, đến lúc đó vô luận chúng ta thiên về bên nào thì bên đó sẽ thắng lợi, bọn hắn làm sao dám đâm chúng ta nữa.

Hơn nữa chúng ta còn có thể dùng tấn chức bình dân để hấp dẫn bọn hắn, bọn hắn vì thoát ly nô tịch, cũng chỉ có thể thành thành thật thật làm việc cho chúng ta.Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm hơi động một chút, chủ ý này ngược lại không tệ, gây xích mích một đám người đấu đám người khác, đây là thủ đoạn mà quốc gia phương tây thường xuyên tiến hành lúc thống trị thực dân.

Loại thủ đoạn này thập phần đơn giản, cũng rất khó ngăn cản.

Một khi liên quan đến lợi ích, coi như là chí thân cũng sẽ trở mặt.Về phần giáng chức làm nô lệ, Nhạc Trọng đã giáng gia quyến những người thất bại kia làm nô lệ.

Người sống sót bình thường hắn cũng không ý giáng làm nô lệ.Nhạc Trọng nhéo mặt nhỏ của Mạc Hương Lăng một cái tiếp tục hỏi tiểu ma nữ này:- Còn có biện pháp nào nữa?Mạc Hương Lăng khóe miệng nhếch lên kiêu ngạo nói:- Di dân!

Đại lượng di dân.

Di dân người sống sót Thái Lan trong thành phố Lan Sơn, thành phố Thái Sơn đến thành phố Quý Ninh, sau đó lại di dân một bộ phận người bên thành phố Quý Ninh đến thành phố Lan Sơn và thành phố Thái Sơn.

Từ đó, những người sống sót Thái Lan kia vô luận ở nơi nào đều đã trở thành quần thể yếu thế, chúng ta có thể dễ dàng đồng hóa bọn hắn.

Phương pháp này cũng chỉ có thể sử dụng dưới tình huống nhân khẩu không nhiều lắm, nếu ở trước tận thế, nhân khẩu một tòa thành thị động cái là mấy trăm vạn, di dân đại quy mô khó có khả năng.

Cũng chỉ có loạn thế hiện giờ mới làm được.Nhạc Trọng nghe vậy lâm vào trong trầm tư, quả thật như lời Mạc Hương Lăng nói, hiện giờ áp lực di dân so với trước tận thế phải đơn giản dễ dàng hơn nhiều.Trong tận thế này, chỉ cần có thể khiến những gười sống sót kia ăn no, bình thường đều có thể khiến bọn hắn buông tha cho kiên trì của mình di dân đến nơi khác.

Dù sao ở phía sau còn có đại pháo và lưỡi lê cưỡng chế.29-11-2014, 01:49 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 655: Nam Cung Băng Vân!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNguyễn Văn Thông thoáng cái trông thấy Nhạc Trọng và Tân Giai Nhu, trong mắt của hắn hiện lên một vòng dâm quang, hưng phấn lớn tiếng dùng tiếng Thái Lan ra lệnh:- Bắt lấy bọn hắn!

Nữ phải sống!

Nam chết hay sống không cần lo!Trong tận thế này, mỹ nữ cũng là một loại tài nguyên khan hiếm, chẳng những có thể dùng để phát tiết, còn có thể dùng để ban thưởng cho bộ hạ, lôi kéo bộ hạ.

Còn có thể lấy ra làm thương phẩm giá cao, trực tiếp bán ra đổi lấy vật tư sinh hoạt khác.Từ trong phần tử võ trang lập tức phân ra bốn người đi tới cầm súng hướng về phía Nhạc Trọng và Tân Giai Nhu.Bạch Ngạn ở bên khác thì lại nhíu mày lại dùng tiếng Hoa Hạ lớn tiếng quát:- Huynh đệ, coi chừng, bọn hắn không phải vật gì tốt.

Bọn hắn muốn bắt các ngươi!

Chạy mau!Một gã phần tử võ trang cầm súng chỉ vào Nhạc Trọng dùng tiếng Thái Lan mắng:- Chó Hoa Hạ, giơ tay lên!

Nếu không lão tử một súng bắn chết ngươi!Một gã phần tử võ trang nhìn Tân Giai Nhu bên người Nhạc Trọng trong mắt chớp động dâm quang không nói:- Triệu tế!

Cô nàng Hoa Hạ kia thật xinh đẹp.

Đợi lát nữa bắt được về sau, không biết mọi người có thể thoải mái một chút không?Một gã phần tử võ trang khác cười nói:- Loại mặt hàng đẳng cấp lão đại sao để cho chúng ta chơi được?[CHARGE=3]Ba gã phần tử võ trang trong miệng không sạch sẽ trêu chọc lấy, một gã phần tử võ trang khác thì nổi lên sắc tâm đi đến trước người Tân Giai Nhu, thò tay chộp tới bộ ngực nàng.Trong tận thế này, ban ngày ban mặt giết người phóng hỏa, cướp bóc cưỡng gian cũng là chuyện hết sức bình thường.

Tên phần tử võ trang kia muốn chiếm chút tiện nghi cũng là chuyện hết sức bình thường.Nhạc Trọng nhìn hơn mười tên phần tử võ trang kia khẽ chau mày lạnh lùng ra lệnh:- Ngôn ngữ không thông.

Phiền toái.

Giai Nhi, lưu năm người sống, những người còn lại giết hết đi!- Vâng!

Chủ nhân!Tân Giai Nhu lẳng lặng đứng ở bên người Nhạc Trọng thân hình khẽ động, phảng phất như một đầu tấn mãnh mẫu báo xông về phía bốn gã phần tử võ trang kia.Ánh đao lóe lên, bốn gã phần tử võ trang kia chợt trực tiếp bị chém thành vài đoạn, máu tươi văng khắp nơi, nội tạng vung rơi đầy đất.Sau khi nhẹ nhõm chém giết bốn gã phần tử võ trang thì Tân Giai Nhu như một đầu báo cái vọt tới đám phần tử võ trang kia.Trông thấy Tân Giai Nhu lập tức chém giết bốn gã phần tử võ trang, phần tử võ trang còn lại bỗng chốc bị rung động, bọn hắn lập tức thay đổi họng súng liều mạng bắn phá về phía Tân Giai Nhu.Tốc độ Tân Giai Nhu lúc này dù không phát động kỹ năng cũng đã cao tới 16 người chi tốc, người bình thường căn bản không cách nào tập trung quỹ tích di động của nàng được.

Nàng toàn lực bay nhanh hóa thành một đạo tàn ảnh xuyên qua đám người kia, nàng mỗi một lần xuyên qua, đầu một gã phần tử võ trang chợt rơi xuống, thủ cấp từng tên phần tử võ trang không ngừng phóng lên trời, máu tươi văng khắp nơi, quả thật khiến người cực kỳ sợ hãi.Tân Giai Nhu sau khi liên tiếp chém giết mười hai tên phần tử võ trang, 23 tên còn sót lại chợt hoàn toàn sụp đổ, bọn hắn điên cuồng chạy tán loạn về bốn phương tám hướng.

Những người này nói cho cùng cũng đều là một đám ô hợp, tử vong vượt qua một phần ba đã đủ để khiến bọn hắn hoàn toàn sụp đổ rồi.Nguyễn Văn Thông thấy bộ hạ của mình bị một mình Tân Giai Nhu đồ sát đến sụp đổ trong nội tâm tràn đầy kinh hãi quay người bỏ chạy sang nơi khác:- Cường Hóa Giả cao cấp!Tại sao ở chỗ này lại có Cường Hóa Giả cao cấp xuất hiện?Sự đáng sợ của Cường Hóa Giả cao cấp Nguyễn Văn Thông hiểu rất rõ, trước mắt Cường Hóa Giả cao cấp kia một người đã giết cho bộ hạ hắn phải sụp đổ, hắn căn bản không dám tiếp tục hung hăng càn quấy.Ngay khi Nguyễn Văn Thông sụp đổ thì mười tên cao thủ dưới trướng Nhạc Trọng cũng đã đuổi tới, bọn hắn nhao nhao ra tay, ngay cả kỹ năng cũng không phát động, đã đơn giản giết sạch đám phần tử võ trang còn lại, chỉ để lại năm người.Nguyễn Văn Thông trông thấy bộ hạ bị bộ hạ của Nhạc Trọng đơn giản đồ sát hắn chợt giơ hai tay lên cao, lập tức lớn tiếng dùng tiếng Hoa Hạ kêu lên:- Đừng giết tôi!

Tôi đầu hàng!

Tôi đầu hàng!Bạch Tiểu Thắng bắt giữ năm tên còn sống đưa đến trước người Nhạc Trọng khinh miệt nói:- Chỉ với đám phế vật này, thực là giết chưa đủ đã ghiền.Đám Bạch Ngạn cũng bị bộ hạ của Nhạc Trọng trực tiếp áp qua.Lúc này đám Bạch Ngạn chỉ còn lại có hai nam một nữ.Nhạc Trọng nhìn về phía Bạch Ngạn.

Trong đám người kia, ngoại trừ Bạch Ngạn ra, còn có một gã nam tử trẻ tuổi mày rậm mắt to, dáng người trung đẳng, tuy nhiên lại thập phần khôi ngô rắn chắc, tuổi chừng 25~26 tuổi.Bạch Ngạn và tên nam tử trẻ tuổi mày rậm mắt to kia lại hộ vệ một nữ nhân tuổi chừng hai mươi hai mốt, có một đầu tóc dài màu đen như thác nước, mặt trái xoan, bờ môi có chút dày, dáng người đầy đặn gợi cảm, da thịt như tuyết, trong hai mắt tràn đầy kiên nghị, có được dung nhan tuyệt thế .Bạch Ngạn đi đến trước người Nhạc Trọng vẻ mặt cảm kích nói:- Tôi gọi Bạch Ngạn!

Đây là Vương Đồng.

Đây là tiểu thư của nhà tôi Nam Cung Băng Vân.

Vị tiên sinh này, thập phần cảm tạ ngài xuất thủ cứu giúp.Nhạc Trọng nhìn đám Bạch Ngạn, quay đầu nhìn Nguyễn Văn Thông xuất ra một cây Desert Eagle tiện tay chỉ vào đầu một gã phần tử võ trang bắn một phát:- Bọn hắn có lai lịch gì!

Nói cho tao biết, mày nếu như nói thật!

Tao có thể cho mày một con đường sống, nếu như nói dối!

Người này chính là kết quả của mày.Phanh!Nương theo một tiếng súng vang, sọ tên phần tử võ trang kia tung bay, não trực tiếp bắn tung tóe đầy đất.Thấy Nhạc Trọng không lưu tình chút nào bắn chết một gã phần tử võ trang như vậy, mi mắt Bạch Ngạn, Vương Đồng đều nhảy dựng, trong nội tâm sinh ra một tia dự cảm bất hảo.

Hiển nhiên trước người bọn hắn chính là một hung thân xem nhân mạng như cọng rơm cái rác, cái mạng nhỏ của bọn hắn đã hoàn toàn đã rơi vào trong khống chế của đối phương, nếu hơi không cẩn thận, bọn hắn chỉ sợ cũng sẽ bị người trước mắt trực tiếp tiêu diệt.Nguyễn Văn Thông thấy thế sợ tới mức chân đều mềm nhũn, hắn vội vàng nói:- Tôi nói!

Tôi nói!Đúng lúc này, Nam Cung Băng Vân mang theo một cổ làn gió thơm dịu dàng đi tới trước người Nhạc Trọng, dùng cặp mắt to như thủy tinh nhìn Nhạc Trọng nói:- Không cần làm phiền hắn đâu!

Tôi nói cho ngài là được rồi!

Xin hỏi vị đại nhân này, xin hỏi ngài xưng hô như thế nào?Nhạc Trọng nhìn Nam Cung Băng Vân thản nhiên nói:- Tôi gọi là Nhạc Trọng.- Nhạc Trọng!

Người nọ là Nhạc Trọng!Nghe được Nhạc Trọng tự báo họ tên, Bạch Ngạn, Vương Đồng, Nguyễn Văn Thông đều hít một hơi lạnh trong lòng, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng đều sinh ra một tia ý sợ hãi.Danh tiếng Bạo Quân Nhạc Trọng theo sự tan tác của Ngô Nham Hồng đã kéo dài khắp Thái Lan.

Ở Bắc Thái Hạ Sơn, Cao Sơn, Lan Sơn, Thái Sơn, Hải Sơn, không ít thế lực đều nghe đến tên Nhạc Trọng.

Đây chính là hung ma khủng bố dưới sự giận dữ đã hạ lệnh tru diệt mười vạn người sống sót Thái Lan.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 656: Thanh Trấn! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChứng kiến Nhạc Trọng không lưu tình chút nào trực giết một gã phần tử võ trang, đồng thời bên người còn có vài chục tên siêu cấp cao thủ hộ vệ, Bạch Ngạn bọn hắn càng xác định thân phận Nhạc Trọng.Nam Cung Băng Vân cẩn thận cười dịu dàng nói với Nhạc Trọng:- Ngài chính là Nhạc Trọng đánh bại đồ tể Ngô Nham Hồng, tru diệt mười vạn người sống sót Thái Lan sao?

Thoạt nhìn không giống đồn đãi chút nào?- Tôi không đồ sát mười vạn người sống sót Thái Lan.

Nhiều nhất cũng cũng chỉ giết mấy ngàn súc sinh mà thôi.Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng nói:- Trong lời đồn đãi, hình tượng ta thế nào?Nam Cung Băng Vân nhẹ nhàng cười cười:- Thân cao tám thước, rộng tám thước, mọc răng nanh, phảng phất như ác quỷ, mỗi ngày ngự nữ 3000, không nữ không vui.

Nhỏ đến chín tuổi, lớn đến 60 tuổi đều không buông tha, hơn nữa thích uống máu người, mỗi ngày đều dùng máu người tắm rửa.Nam Cung Băng Vân giống như cười mà không phải cười nhìn hai la lị bên người Nhạc Trọng, sau đó ý vị thâm trường cười cười với Nhạc Trọng:- Hôm nay xem ra đồn đãi đại bộ phận đều là giả dối.

Bất quá thoạt nhìn cũng có một phần thật a?Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Tôi muốn biết lai lịch các cô!- Tốt![CHARGE=20]Nam Cung Băng Vân lộ ra một cái cười vũ mị với Nhạc Trọng, chợt trực tiếp nói lai lịch của các nàng cho Nhạc Trọng.Nam Cung Băng Vân chính là con gái người điều hành một tập đoàn quy mô trong nước.

Lúc tận thế buông xuống, nàng đang cùng cha nàng khảo sát một hạng mục ở Thái Lan.Sau tận thế, cha Nam Cung Băng Vân cũng thập phần có năng lực, bảo tiêu tổ chức dưới trướng hắn tích cực triển khai hoạt động tự cứu, còn thành lập nên một căn cứ loại nhỏ chừng hơn hai trăm người, Hoa Thái hỗn tạp.Chỉ là cha Nam Cung Băng Vân mặc dù có năng lực tổ chức và mị lực lãnh đạo rất mạnh, nhưng thực lực cá nhân hắn thật sự quá yếu.

Trong đội ngũ của hắn cũng không có Cường Hóa Giả xuất hiện, bởi vậy đau khổ chèo chống đến gần đây liền trực tiếp xong đời, bị một thế lực lớn nuốt chửng.Trong tận thế, chuyện cá lớn nuốt cá bé thật sự quá bình thường.

Nhạc Trọng cũng tiêu diệt qua rất nhiều thế lực nhỏ, đơn giản chỉ vì đối phương có nhân khẩu và vật tư hắn cần.Bạch Ngạn, Vương Đồng chính là bảo tiêu chịu đại ân Nam Cung gia tộc.

Bạch Ngạn còn là một gã bộ đội đặc chủng tinh anh xuất ngủ, Vương Đồng thì là cao thủ mà Nam Cung gia chuyên môn bồi dưỡng.

Chính nhờ mấy người bọn họ che chở Nam Cung Băng Vân chạy thoát dưới sự vây quét của thế lực lớn kia.Nguyễn Văn Thông là một gã con lai Hoa Thái mà phụ thân Nam Cung Băng Vân dùng để khống chế chiến sĩ Thái Lan.

Chỉ là phụ thân Nam Cung Băng Vân tuyệt đối thật không ngờ tới Nguyễn Văn Thông lại trực tiếp đâm sau lưng hắn một đạo, chẳng những tiết lộ tình báo cho thế lực lớn kia, đồng thời còn tự mình mang theo người sống sót Thái Lan trực tiếp cho phụ thân Nam Cung Băng Vân một đao trí mạng.Nhạc Trọng truy vấn:- Bọn hắn có bao nhiêu người?

Bao nhiêu chiến sĩ?

Bao nhiêu tên Cường Hóa Giả?

Bao nhiêu cây súng trường?

Có binh khí hạng nặng không, có bộ đội bọc thép không?

Sức chiến đấu cụ thế thế nào?Nam Cung Băng Vân nhíu mày suy tư một hồi mới chậm rãi nói:- Bọn họ là một căn cứ hạng trung, nhân khẩu ước chừng hơn hai ngàn, chiến sĩ chuyên môn có chừng 300 người.

Súng của bọn hắn không ít, trang bị trong tay Nguyễn Văn Thông đều là do bọn hắn trợ giúp.

Bọn hắn có lựu đạn và súng phóng róc két, còn có xe súng máy.

Sức chiến đấu ta không rõ lắm.

Bất quá bọn hắn có một người thân thể đao thương bất nhập, viên đạn bắn lên người hắn liền trực tiếp bị đẩy lùi, hắn còn có được quái lực đáng sợ, cầm một cây Lang Nha Bổng cự đại dài đến 2m, một gậy liền đập bẹp một chiến xe.Nhạc Trọng nghe xong lời Nam Cung Băng Vân trong nội tâm lẳng lặng suy nghĩ nói:- Nguyên lai là vậy, khu súng ống đạn được là bị bọn hắn mở.Vị trí căn cứ hạng trung kia cách vị trí kho súng ống đạn dược trong tay Nhạc Trọng rất gần, bọn hắn có thể có được nhiều vũ khí như vậy, hiển nhiên là mở được kho súng ống đạn dược.

Nếu không không đến mức khiến ngay cả loại như Nguyễn Văn Thông cũng có được vũ khí.- Xuất phát!Nhạc Trọng suy tư một chút liền trực tiếp ra lệnh.Thanh trấn là một thị trấn nhỏ tương đối vắng vẻ, trước tận thế trấn nhỏ này cũng là một thị trấn tương đối phồn hoa, trong trấn ẩn chứa tài nguyên mỏ than phong phú.Sau tận thế, trấn nhỏ này đã rơi vào tay Tăng Trí.

Tăng Trí vào trước tận thế là một gã thợ mỏ, sau tận thế, hắn ra sức đánh cược một lần đã lấy được cường hóa, về sau lại cơ duyên xảo hợp xảy ra tiến hóa, sau khi trải qua chiến đấu không ngừng, hắn bây giờ là một gã Cường Hóa Giả cao cấp đẳng cấp cường hóa cao tới cấp 41.

Hắn tụ lại 2000 người sống sót trong tiểu trấn này, ở đây chỉ cần nhắc đến đại danh Tăng Trí hắn, không ít thế lực đều có chút kiêng kị.

Hắn dù sao cũng là thế lực lớn có 300 bộ hạ cầm súng, đồng thời sức chiến đấu bản thân hắn cũng cường hoành dị thường.- Nơi này chính là Thanh trấn?Nhạc Trọng đi tới trước Thanh trấn, nhìn Thanh trấn trong mắt hiện lên một vòng khinh miệt.Phòng ngự của Thanh trấn thật sự cực kỳ thưa thớt bình thường, chỉ là ở bên ngoài thôn trấn có một tầng hàng rào gỗ để phòng ngừa tang thi tiến công, đồng thời chỗ cửa vào thôn trấn, ngay cả tháp súng máy tháp, tháp nhìn xa cũng không có, chỉ có tám gã võ trang cầm súng ngồi ở chỗ kia đánh bài.Phòng ngự của Thanh trấn còn kém hơn cả một cái trấn nhỏ dưới trướng Ngô Nham Hồng.Nhạc Trọng nhàn nhạt ra lệnh:- Tiêu diệt bọn hắn!Minh Giai Giai đứng bên người Nhạc Trọng chỉ một ngón tay về phía tên phần tử võ trang kia, bốn đầu ảnh lang vô thanh vô tức đột nhiên nhảy ra từ trong bóng bốn gã kia, thoáng một phát cắn vào cổ bọn họ, khiến yết hầu bọn họ đều đứt lìa.Sau khi tiêu diêt bốn gã phần tử võ trang, bốn đầu ảnh lang dùng tốc độ quỷ mị tiếp tục nhào tới trên người bốn gã phần tử võ trang ở một bên, lần nữa cắn đứt yết hầu chúng.Trong năm giây ngắn ngủi, tám gã phần tử võ trang đã bị Minh Giai Giai trực tiếp tiêu diệt.- Thật mạnh!Bạch Ngạn, Vương Đồng nhìn Minh Giai Giai giơ tay nhấc chân đã giết chết tám gã phần tử võ trang trong mắt hiện lên một vòng kinh hãi.

Bọn hắn căn bản không nghĩ tiểu la lị đứng bên người Nhạc Trọng này vậy mà giơ tay nhấc chân đã tiêu diệt sạch tám gã phần tử võ trang.Coi như Bạch Ngạn hắn dùng phương thức tập kích nhiều nhất cũng chỉ tiêu diệt được ba người, về sau muốn muốn giao thủ với những phần tử võ trang kia lại rất khó khănNam Cung Băng Vân thì lại gắt gao nhìn chằm chằm vào Minh Giai Giai, trong mắt dị sắc không ngừng chớp động.

Nàng sau khi trải qua một lần tan nhà, đối với lực lượng tràn đầy khát vọng.

Nếu không phải cha nàng thực lực quá yếu, bọn hắn cũng sẽ không bị người tiêu diệt như vậy.Giải quyết tám gã phần tử võ trang ở cửa vào, Nhạc Trọng nghênh ngang đi vào trong trấnCòn lại rất nhiều cao thủ đều đi theo bên người Nhạc Trọng.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 657: Thanh Trấn! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nghênh ngang giết vào như vậy, chiến sĩ trong Thanh trấn qua một hồi lâu mới bắt đầu tập kết.Trong loại chiến đấu đột nhiên thế này, Tiến Hóa Giả loại hình mẫn tiệp như Bạch Tiểu Thắng và Tân Giai Nhu đã phát huy ra tác dụng cực lớn.

Chiến sĩ trong Thanh trấn vừa mới hiện thân, ánh đao lóe lên, đầu những người kia đã bị chém bay.Chiến sĩ trong Thanh trấn ngay cả bộ đôi tinh nhuệ của Ngô Nham Hồng cũng không sánh bằng, chống lại Bạch Tiểu Thắng và Tân Giai Nhu tự nhiên không chịu nổi một kích.- Thật mạnh!

Những người này thật mạnh!Nguyễn Văn Thông nhìn những tên chiến sĩ trong Thanh trấn vừa thấy mặt đã bị chém giết trong nội tâm tràn đầy kinh hãi, chợt hắn liền thành thành thật thật dẫn đường cho Nhạc Trọng.Đám Nhạc Trọng như vào chỗ không người giống đi thẳng tới biệt thư Tăng Trí hiện đang ở.Nương theo tiếng gầm giận dữ, một gã trung niên nam tử thân cao một mét bảy ba, da thịt ngăm đen tràn ngập sáng bóng, toàn thân cơ bắp rắn chắc tràn ngập lực lượng, tướng mạo lại có vẻ có chút dữ tợn xấu xí, cạo lấy tóc húi cua, trên người mặc một trang phục hàng hiệu không hề thích hợp, đeo hơn mười sợi dây chuyền vừa thô vừa to, một bộ dáng nhà giàu mới nổi nhanh chóngđi ra giận dữ hét lên với Nhạc Trọng:[CHARGE=3]- Người nào dám can đảm đến chỗ của ta giương oai?

Không muốn sống nữa sao?Tăng Trí trước tận thế rất nghèo, sau khi làm giàu trong tận thế liền trắng trợn thu thập hoàng kim chế tạo các loại dây chuyền vàng đeo đầy ngươi.

Cái này khiến hắn cảm giác hết sức thoải mái và cảm giác an toàn.Nhạc Trọng trực tiếp móc ra một cây Desert Eagle như thiểm điện bắn về phía Tăng Trí.Phanh!Một phát đan Desert Eagle bắn lên mi tâm Tăng Trí, thân thể Tăng Trí lập tức phủ lên một tầng kim loại sáng bóng.

Viên đạn kia sau khi phát ra một tiếng vang lớn liền chợt bị đẩy lùi ra.Đây là kỹ năng bị động đã được Tăng Trí cường hóa đến cấp 3, sắt thép chi thân, kỹ năng này có thể làm khiến thân thể người sắt thép hóa, trở nên vô cùng cứng rắn.

Cường độ thân thể càng cao, cường độ cường hóa kỹ năng càng cao, thân thể lại càng cứng rắn.

Kỹ năng này và Cốt cách cường hóa của Bạch Cốt giống nhau, có được kỹ năng này, có thể làm khiến cường độ thân thể trở nên càng thêm cứng rắn.- Quả thật có thể dựa vào thân thể ngăn cản đạn!Nhạc Trọng nhìn Tăng Trí thản nhiên nói.- Đánh ta?

Mày muốn chết!Tăng Trí bị Nhạc Trọng không nói hai lời đã trực tiếp bắn một súng vào đầu, hắn lập tức nổi giận, quơ lấy cây Lang nha bổng cự đại dài đến 2m lao tới Nhạc Trọng.- Quỳ xuống!Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên hàn quang, phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một đạo sóng xung kích tinh thần cường hoành hung hăng trùng kích về phía Tăng Trí.Tăng Trí về cơ bản không cường hóa tinh thần, dưới Khủng Cụ Thuật của Nhạc Trọng trùng kích, hắn thoáng một phát lâm vào trong sự sợ hãi vô tận.Dưới từng lớp sợ hãi trùng kích, Tăng Trí ngũ quan vặn vẹo, lá gan vỡ tan, thất khiếu chảy máu trực tiếp ngã xuống đất mà chết.

Tiến Hóa Giả thanh danh không nhỏ trong phiến khu vực này đã bị Nhạc Trọng một kích giây sát.- Đã xong!

Lão đại chết rồi!- Chạy mau!"... .

"Một ít chiến sĩ trong Thanh trấn thấy Tăng Trí trực tiếp bị Nhạc Trọng vừa quát hù chết, mỗi người đều đã mất đi chiến ý, chạy tán loạn khắp nơi.Bạch Tiểu Thắng, Tân Giai Nhu từng người mang theo một chi bộ đội đuổi giết tàn quân.- Đầu hàng không giết!

Đầu hàng không giết!

Tất cả mọi người phải ở lại trong nhà mình, một khi ra ngoài, lợi dụng phản nghịch sẽ trực tiếp chém giết.Minh Giai Giai thì mang theo một chi bộ đội rất quen thuộc chiêu hàng, trấn an chiến sĩ khác trong Thanh trấn.Ba giờ sau, Thanh trấn chợt hoàn toàn bị trấn áp, Nhạc Trọng thu nạp nhận được hơn một trăm tám mươi tù binh, người sống sót khác trong Thanh trấn cũng đại bộ phận đều trung thực ở lại trong nhà không dám dị động.Tăng Trí quả thật mở một kho súng ống đạn dược.

Chỗ hắn mặc dù không có xe tăng, phi cơ trực thăng võ trang các loại, tuy nhiên lại có có một súng ống đạn dược, ống phóng rốc-két, súng máy, pháo cối các loại vũ khí hạng nhẹ đầy đủ cả.

Chiếm lĩnh Thanh trấn cũng khiến Nhạc Trọng thu hoạch không nhỏ.Trấn áp xong, Nhạc Trọng đi nhanh vào trong biệt thự của Tăng Trí.Nam Cung Băng Vân đi theo sau lưngNhạc Trọng nhìn bóng lưng Nhạc Trọng trong nội tâm tràn ngập phức tạp thầm nghĩ:- Như vậy đã xong rồi sao?

Đơn giản như vậy một cái trấn nhỏ đã bị hắn khống chế trong tay.Không lâu trước, căn cứ người sống sót mà cha Nam Cung Băng Vân tổ kiến mới bị Thanh trấn thủy.

Khi đó nàng chỉ cảm thấy Thanh trấn là một thế lực khủng bố không thể chiến thắng, nhưng thế lực kia lại bị Nhạc Trọng dẫn người đơn giản phá hủy, ngay cả một người chết cũng không có.

Cái này khiến Nam Cung Băng Vân tiến thêm một bước nhận thức được sự đáng sợ của thế lực Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vừa tiến vào trong biệt thự thì có tám thị nữ người Thái Lan đang đứng hai bên biệt thự nghênh đón hắn.Trong tám thị nữ Thái Lan đưa mắt nhìn qua Nhạc Trọng hiện ra thần sắc sợ hãi, đối với các nàng mà nói, vận mệnh của các nàng đã nằm trong tay của nam nhân khác.

Hơn nữa nam nhân trước mặt này là người nước khác, chỉ vấn đề ngôn ngữ đã là vấn đề lớn.Một nữ tử mặc áo dạ hội xẻ tà, thân cao 1m74, dáng người nóng nảy gợi cảm, hai chân thon dài, tóc vàng mắt xanh, trên người tràn ngập khí tức phong tình và xuất chúng của đại minh tinh, nhìn qua Nhạc Trọng mang theo đầy mị lực và dùng tiến Anh nói với Nhạc Trọng:- Anh khỏe!

Tôi là Tát Lỵ Ba Lai Tạp.

Xin hỏi anh tên là gì?Nghe cái tên như vậy Nam Cung Băng Vân bên cạnh Nhạc Trọng cả kinh, nói:- Tát Lỵ Ba Lai Tạp!Nhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:- Nàng rất nổi danh sao?Nam Cung Băng Vân nhìn Nhạc Trọng có chút im lặng, nói:- Tát Lỵ Ba Lai Tạp chính là siêu sao của Hollywood.

Bảy năm trước giá cát sê của nàng cực cao.

Hiện tại giá thị trường của nàng không còn như trước, nhưng cũng là siêu sao của Hollywood.

Nàng gần đây làm bộ phim Địa Cầu Chấn động nên đi tới trong nước pr, phòng bán vé thu nhập vượt qua hai trăm triệu.- Ah!Nhạc Trọng nghe được tên của Tát Lỵ cũng không có phản ứng quá lớn, hắn vốn không phỉa người ái mộ của ai cả, hắn là người cụ thể mười phần, ở trong trường thì cần tiền học phí, tiền sinh hoạt, còn bôn ba tương lai.

Về phần điện ảnh, trừ mấy bộ phim kinh điển ra thì còn lại hắn không có hứng thú.Đúng lúc này Tát Lỵ dùng tiếng Anh cười hỏi Nhạc Trọng:- Xin chào, nam nhân Trung Quốc, tôi rất hứng thú với đất nước này, xin hỏi có thể cho tôi biết tên của anh không?Nhạc Trọng nhìn qua Tát Lỵ chậm rãi hỏi:- Tôi tên là Nhạc Trọng!Tát Lỵ cũng vô cùng hứng thú với Trung Quốc.

Nàng là nữ nhân phong tình lịch duyệt phong phú, nhìn thấy Nhạc Trọng là người Hoa, liền trực tiếp mở miệng khen ngợi Trung Quốc.

Trên thực tế nàng trước tận thế chỉ biết Trung Quốc là nơi có rất nhiều tiền.Tát Lỵ nói như vậy làm cho Nhạc Trọng xác thực sinh ra chút hỏa cảm với nàng, hắn vươn tay nhẹ nhàng nắm tay của Tát Lỵ và sau đó buông ra.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 658: Đánh Lén Ban ĐêmNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSau khi Nhạc Trọng buông tay, trong mắt của Tát Lỵ hiện ra thần sắc thất vọng.

Nàng cũng không từ trong mắt Nhạc Trọng không nhìn ra ánh mắt xâm lược như những nam nhân khác.

Trong tận thế mỹ mạo, thân thể, danh khí của nàng đều được lấy ra làm vũ khí, làm cho nàng sống rất tốt.

Nàng cũng lợi dụng những vũ khí này bố cục, muốn đổi lấy cuộc sống vô ưu vô lo.Tát Lỵ rất tự tin dáng nười và tướng mạo của mình, vô số nam nhân đều quỳ gối trước váy của nàng, nhìn thấy Nhạc Trọng bỏ qua mị lực của nàng, làm nội tâm của nàng không cam lòng.Nhạc Trọng nhìn qua tám thị nữ thản nhiên nói:- Các người ai biết tiếng Hoa?Những thị nữ kia bộ dáng mờ mịt, một gã thị nữ do dự một hồi đứng ra nói tiếng Hoa không lưu loát:- Nhạc Trọng đại nhân, tôi biết tiếng Hoa.Nhạc Trọng hỏi:- Cô tên gì?Thị nữ nói:- Tôi tên là Trương Thải Liên!Nhạc Trọng trực tiếp bổ nhiệm:- Từ hôm nay trở đi cô là tổng quản của các nàng.Trương Thải Liên lập tức vẻ mặt kinh hỉ nói:- Đa tạ đại nhân!

Đa tạ đại nhân!Bảy thị nữ kia nhìn thấy bộ dáng vui mừng của Trương Thải Liên thì trong mắt hiện ra thần sắc hâm mộ.

Các nàng không biết Trương Thải Liên tại sao lại vui như vậy, nhưng đây là chuyện tốt.[CHARGE=20]Nhạc Trọng quay đầu nhìn Tát Lỵ thản nhiên nói:- Tát Lỵ tiểu thư.

Xem phân thượng cô rất ưa thích Trung quốc, tôi cho cô hai lựa chọn.

Đầu tiên là rời khỏi đây, tôi có thể cho cô lương thực bảy ngàn và nước.

Thứ hai lựa chọn công tác trong đoàn văn công, giúp tôi huấn luyện ca sĩ, vũ giả, diễn viên.Tát Lỵ tuy xinh đẹp gợi cảm, hơn nữa trước tận thế là siêu sao Hollywood, thế nhưng mà Nhạc Trọng không có chút hứng thú.

Trong tay hắn không thiếu mỹ nữ, hơn nữa Tát Lỵ tuy xinh đẹp nhưng không phải loại hắn thích.Tát Lỵ đôi mắt dễ thương đầy thâm ý nói:- Xin hỏi tôi có thể ở bên cạnh phục vụ anh không?

Tôi làm thị nữ cho anh cũng không thành vấn đề, làm gì cũng được!Tát Lỵ thân kiều bá mị, nàng cũng không muốn đi cơ sở công tác.

Mà nàng càng không muốn trà trộn ở những nơi hoang dã.

Trong hoang dã chính là thiên đường của tang thi, biến dị thú, nàng là nữ nhân không có thực lực đi ra ngoài hoang dã chỉ có một con đường chết.

Nàng muốn lưu ở bên nười của Nhạc Trọng, dựa vào mị lực của mình mà bắt lấy Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lãnh đạm cự tuyệt siêu sao Hollywood trước tận thế này.- Không được!Trong mắt Tát Lỵ hiện một vòng dị quang, vẫn mỉm cười đưa ra lựa chọn:- Tôi lựa chọn đi đoàn văn công công tác.- Ân!Nhạc Trọng nhìn qua Minh Giai Giai .- Đi theo tôi!Minh Giai Giai nhìn Tát Lỵ và lãnh đạm mang theo Tát Lỵ đi ra bên ngoài.Nhạc Trọng nghênh ngang ngồi ở trên ghế sa lon.Trương Thải Liên hết sức nhanh chóng đem hai chén trà xanh cho Nhạc Trọng cùng Nam Cung Băng Vân.

Những thị nữ khác chạy tới đấm bóp cho Nhạc Trọng.Nhìn thấy nhiều nữ nhân phục thị hắn như vậy.

Trương Thải Liên cũng tận tam phục vụ cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua Nam Cung Băng Vân và hỏi:- Cô có tính toán gì không?Nam Cung Băng Vân nhìn qua Nhạc Trọng cười nói tự nhiên:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, tôi mang người hiệu lực cho ngài, làm việc cho ngài.

Tôi biết tiếng Thái Lan, tiếng Anh, tiếng Nhật, hơn nữa từng đảm nhiệm CEO một tập đoàn ở Quảng Tây.

Tôi nghĩ tôi có thể làm thủ hạ của ngài.Nam Cung Băng Vân cũng không muốn làm bình hoa, tuy mượn nhờ lực lượng khi làm CEO trong tập đoàn Quảng Tây.

Năng lực bản thân không thể khinh thường, hơn nữa nàng cũng là nữ tinh anh.Những người thế gia có điều kiện tốt hơn những người bình dân nhiều, một khi trong bọn họ xuất hiện tinh anh thì những tinh anh này có tác dụng lớn hơn tinh anh bình dân, bởi vì vì bọn họ kiến thức cao hơn.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi thản nhiên nói:- Tôi đưa hai trăm người Thái Lan cho cô, cô có thể khống chế bọn họ không?Con mắt Nam Cung Băng Vân lóe sáng và tràn ngập tự tin:- Không có vấn đề.Nhạc Trọng cũng bị tự tin của Nam Cung Băng Vân lây, hắn nói thẳng:- Tốt!

Tôi cho cô hai trăm người!Tron tay Nhạc Trọng có rất nhiều người Thái Lan, hắn muốn khống chế những người này vô cùng khó khăn.

Hơi không cẩn thận thì những người Thái Lan kia sẽ tạo phản, chuyện này làm cho hắn đau đầu.

Hắn dù sao cũng là người Hoa, rất khó nhận được ủng hộ của người Thái Lan.Nam Cung Băng Vân trực tiếp chủ động đề nghị Nhạc Trọng phái người giám thị công việc của nàng.- Tốt!

Nhưng mà anh phải phái người tới chỉ đạo công việc cho tôi.Nhạc Trọng đồng ý nói:- Tốt!Đạt được đồng y của Nhạc Trọng thì Nam Cung Băng Vân nhanh chóng rời khỏi nơi này đi ra ngoài, nàng muốn lập tức dạy dỗ những lực lượng vũ trang trong tay của mình.Thế cục rất nhanh đã ổn định lại, theo thời gian qua đi thì từ từ an tĩnh.Trong bóng tối, một bóng đen lặng lẽ tiềm hành tới bên Thanh Trấn này.Rất nhanh ở bên ngoài Thanh Trấn hội tụ hơn trăm bóng đen, những bóng đen này tụ hợp lại, chợt được bóng tối yểm hộ tiềm hành vào trong Thanh Trấn.Trong của ra vào của Thanh Trấn thì có tám gã chiến sĩ người Thái Lan đang tuấn tra, bọn họ chỉ có một người cầm súng trường trong tay, trong súng trường chỉ có ba viên đạn, còn lại cầm đại đao.

Nhạc Trọng căn bản không tín nhiệm những người đầu hàng này.

Trăm bóng đen chạy tới cách cửa ra vào của Thanh Trấn chừng hai mươi mét thì giẫn vào vũng bùn có địa lôi.Oanh!Nương theo đó là tiếng vang cực lớn, người nọ bị địa lôi nổ tan xác.- Địch tập kích!

Địch tập kích!Trong Thanh Trấn vang lên âm thanh cảnh báo, tám tên người Thái Lan ở trước cửa ra vào của Thanh Trấn nhao nhao chạy vào trong công sự che chắn.Vừa nhìn thấy chuyện bạo lộ, một tên nam tử dáng người khôi ngô cầm Lang Nha bổng rống to lên:- Giết chết đám chó Hoa!

Tất cả người Thái Lan có nhiệt huyết nam nhi thì cùng tôi xông lên!

Giết sạch đám súc sinh xâm lược!

Cho vợ con của chúng ta không bị đám chó đẻ đó nô dịch!

Mọi người cùng tôi giết sạch đám chó Hoa súc sinh.Âm thanh được kỹ năng khuếch tán, cả Thanh Trấn đều nghe được âm thanh kích động này.- Cùng đi theo tôi giết đám chó người Hoa kia đi!Ở cửa ra vào của Thanh Trấn có một tên chiến sĩ Thái Lan hưởng ứng lời của nam tử khôi ngô này, cầm đại đao lao vào trong trấn.- Tôi đi theo anh!- Giết sạch đám chó người Hoa nào!Tình cảm quần chúng sục sôi cho nên tám tên Thái Lan ở cửa ra vào của Thanh Trấn thoáng cái lập tức phóng vào trong trấn.- Nổ súng!

Giết sạch bọn chúng!Tron một nơi hẻo lánh, Bạch Tiểu Thắng nhìn qua đám phần tử lao vào trong trấn và lạnh như băng ra lệnh.Ở một địa điểm bí mật trước cửa trấn có ba khẩu súng máy hạng nặng 12.

7 li điên cuồng nã đạn vây quét đám người đang xông vào trong trấn.Dưới bắn phá điên cuồng, thoáng cái hơn hai mươi tên phần tử vũ trang bị bắn chết tại chỗ, thân thể chia năm xẻ bảy.Nhìn thấy tử trạng của đồng bạn cực kỳ thê thảm, đám phần tử vũ trang còn lại biến sắc, nhao nhao tìm công sự che chắn.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 659: Hoàn Toàn Nghiền ÁpNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMà lúc này tên nam tử cầm Lang Nha bổng nói cũng có tác dụng với người trong trấn, một tên người Thái Lan bởi vì lệnh âấm đi ban đêm của Nhạc Trọng đang co rút trong nhà thì lập tức xuất hiện, chạy ra ngoài trấn và muốn thừa dịp loạn tiêu diệt đám người Hoa súc sinh.Nhạc Trọng là người Hoa cho nên không được người Thái Lan ủng hộ, lúc này hơi chút bị châm ngòi thì những người Thái Lan lập tức hưởng ứng lao ra ngoài bạo loạn.Thời điểm người Thái Lan sống sót bạo loạn thì Nam Cung Băng Vân cùng Tân Giai Nhu thống lĩnh hai trăm tên binh sĩ đi vào trong trấn.Nam Cung Băng Vân nhìn xem dưới trướng 200 danh thủ cầm đại đao quân Thái chiến sĩ hướng về kia chút ít bạo loạn người sống sót một ngón tay lạnh giọng ra lệnh:- Tiến công!

Giết sạch bọn chúng!

Giết bọn chúng thì nữ nhân và lương thực của bọn họ sẽ là của các người.

Nếu như không giết bọn bọn họ thì thân nhân của các người sẽ chôn cùng.- Sát!- Thực xin lỗi!

Tha thứ cho tôi!"..."

- Nữ nhân này không đơn giản.Minh Giai Giai nói thầm.Nam Cung Băng Vân chọn lựa hai trăm người Thái này đều là những người có gia đình.

Những người Thái Lan này có thân nhân đều bị Nam Cung Băng Vân nắm giữ đùng áp chế bọn họ.

Bởi vậy bọn họ đối với lệnh của Nam Cung Băng Vân phải chấp hành.Hôm nay chiến sĩ Thái Lan chém giết đồng bào của mình thì bọn họ không cách nào quay đầu lại, sau này cũng chỉ có thể bám chặt vào thế lực của Nhạc Trọng mà thôi, trở thành dao sắc bén.Những người sống sót bình thường bây giờ chỉ cầm dao phay mà thôi, căn bản không cách nào so sánh với mấy người này cầm đại khảm đao, ở phương diện chém giết thì đám người bạo loạn nhanh chóng sụp đổ, bị đám chiến sĩ chém giết.Trong quá trình song phương chém giết, không ít chiến sĩ cũng bị phần tử bạo loạn kích thương, bọn họ càng thêm cuồng bạo, giết tới sau cùng càng không có lòng áy náy.Ở cửa ra vào của Thanh Trấn thì ba điểm hỏa lực đã ngăn cản đám phần tử vũ trang.

Ba khẩu súng máy hạnh nặng trước khi hết đạn thì bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.- Xông lên cho tôi1Tên đại hán cầm Lang Nha bổng lập tức gầm rú lên.Mười tên phần tử vũ trang xông lên phía trước thì nhanh chóng bị súng máy hạng nặng tiêu diệt bảy người cho nên số còn lại nhanh chóng biến thành tan tác.Những phần tử vũ trang này nói trắng ra là một đám ô hợp có nhiệt huyết.

Trong bọn họ đúng là có bảy tám người cường hóa, nhưng mà thực lực chỉ bình thường, căn bản không tới mức ngăn cản được súng máy hạng nặng.Người cường hóa cao cấp không phải rau cải trắng.

Thiên Đường Thần Quốc, Đại Thái Lan đế quốc sở dĩ có nhiều cao thủ như vậy đó là vì bọn họ có nhân khẩu đông đảo và thế lực phía sau làm viện thủ, lúc này mới có thể bồi dưỡng ra nhiều nhân khẩu.Trong thế giới bên ngoài, một người cường hóa ngoài cấp 30 đã có thể trở thành thủ lĩnh thế lực nhỏ.

Nếu vận khí tốt trở thành thủ lĩnh một nhóm hơn mười người không phải là chuyện hiếm lạ.Nhạc Trọng đi tới cửa ra vào của Thanh Trấn nhìn qua đám phần tử vũ trang kia thì im lặng:- Yếu như vậy cũng dám đánh tới?Những phần tử vũ trang này chiến đấu rác rưởi rối tinh rối mù, so với đám người Nhạc Trọng chiêu mộ không lâu và chiến đấu vài ngày còn không sai biệt lắm.Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua bạch cốt ra lệnh.- Bạch cốt!

Xuống dưới, lưu lại năm người sống.Bạch cốt vừa nhận lệnh của Nhạc Trọng thì linh hồn ma hỏa chớp động, lao thẳng qua phía đám phần tử vũ trang.Mấy lần chớp động thì bạch cốt đã xông vào trong trận địa của đám phần tử vũ trang kia rồi, cố nhận của nó bay múa, tron đám phần tử vũ trang nhắc lên gió tanh mưa máu, không có tên phần tử vũ trang này chịu được một kích.- Thật đáng sợ!Rút lui!

Mọi người rút lui!Tên đại hán cầm Lang Nha bổng trong tay chính là thủ lĩnh nhìn thấy bạch cốt chém giết bộ hạ mình dễ dàng thì nhanh chóng ra lệnh rút lui.Cơ hồ cùng một thời gian, tên thủ lĩnh tay cầm Lang Nha bổng tên là Sầm Á lập tức quay người chạy vào trong bóng tối.

Hắn đã hiểu Nhạc Trọng không dễ chọc.Đánh lén ban đêm chính là một chiến thuật kinh điển lấy yếu thắng mạnh.

Từ cổ chí kim rất nhiều đánh lén ban đêm lấy được chiến quả kinh người.

Sầm Á đang nghe thấy Thanh Trấn đổi chủ thì lập tức mang theo bộ hạ đi tiêu diệt đám người Hoa, nuốt lấy Thanh Trấn vào miệng.Sầm Á có thể triệu tập hơn trăm tên phần tử vũ trang lập tức đánh vào ban đêm, hơn nữa trong Thanh Trấn có người Thái Lan tương trợ, hắn vốn chỉ có tám phần thắng.

Nhưng tính sai một điểm duy nhất thì thực lực của Nhạc Trọng rất mạnh, vượt xa tưởng tượng của hắn.

Hắn cũng đánh giá cao thực lực lính của mình.

Ba khẩu súng máy hạng nặng đã ép bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ, dù sao bọn họ cũng không phải tang thi hung hãn không sợ chết.Bạch Tiểu Thắng nhìn thấy bọn người Sầm Á tan tác tâm ngứa khó nhịn cũng mang theo mười mấy tên cao thủ giết qua:- Tôi đi giết qua!Trong đêm tối Sầm Á điên cuồng chạy ra xa xa, hắn đã đem hết toàn lực lui ra phía sau, bạch cốt giống như ác quỷ lạnh như băng đuổi theo sau lưng.- Khinh người quá đáng!Trong mắt Sầm Á hiện ra thần sắc điên cuồng phát động kỹ năng, đột nhiên quay người lại trong tay cầm Lang Nha bổng giống như tú hoa châm quất mạnh vào bạch cốtTốc độ của bạch cốt áp đảo vượt xa Sầm Á, nó điểm chân một cái, giống như cung tiễn biến mất tại chỗ.Sầm Á một kích thất bại, trong lòng của hắn kinh hãi, một đạo gai xương phóng tới lưng của hắn, thoáng cái đóng đinh hắn xuống đất.Sầm Á cảm thụ thân thể đau đớn trong lòng thì :- Không nên giết tôi!

Tôi đầu hàng!

Tôi đầu hàng!Sầm Á chính là một tên ngụy quân tử, tiếng hô của hắn rất nhiệt huyết nhưng mà hắn là một tên sợ chết chính cống.

Bởi vậy hắn vừa cảm thấy tử vong uy hiếp thì hắn liền lập tức lựa chọn đầu hàng, cho dù là thế nào hắn cũng muốn sống sót.Bạch cốt nhìn Sầm Á và trực tiếp kéo Sầm Á về phía Nhạc Trọng bên này.

Nó đã được trí khôn nhất định cho nên phán đoán được đây là cá lớn.

Nếu như không phải cường hóa trí tuệ sơ cấp, nó tuyệt đối sẽ giơ tay chém chết Sầm Á.Sầm Á bản thân bị bắt thì trừ tám tên bộ hạ may mắn đào thoát ra, những người còn lại đều bị bọn người Bạch Tiểu Thắng bắt hoặc giết chết.Nhạc Trọng nhìn Sầm Á lãnh đạm hỏi:- Mày là người nào?Sầm Á nhìn Nhạc Trọng và mồ hôi lạnh chảy ròng ròng sau lưng, nói:- Tôi là thủ lĩnh Mộc Hạ thôn Sầm Á.

Trong Mộc Hạ thôn có bảy trăm người sống sót, tôi là thủ lĩnh của bọn họ.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra sát cơ lạnh lùng, nói:- Tôi là Nhạc Trọng, mày phải cho biết mày có bao nhiêu giá trị để sống sót.Trong lòng Sầm Á lập tức cảm thấy băng hàn, sắc mặt trắng bệch và thân thể không nhịn được run rẩy.

Hắn biết Nhạc Trọng này chính là một tên hung tàn, hắn sợ chết.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 660: Sứ Giả. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSầm Á thập phần không biết xấu hổ thoáng cái quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng cầu khẩn:- Tôi biết rõ phân bố thế lực và địa lý của vùng chung quanh.

Trừ chuyện đó ra tôi có một ít tình báo về ủy ban phát triển Thái Lan hưng thịnh.

Tôi nguyện ý nói tình báo đó cho ngài biết, xin ngài cho tôi làm tay sai, tha tôi một mạng.Nhìn thấy bộ dáng của Sầm Á cũng không phải là người chính nghĩa lẫm liệt hy sinh vì nước vì đó.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tốt!

Đem những chuyện mày biết nói ra đi.- Vâng!Sầm Á thoáng cái đem toàn bộ những chuyện hắn biết rõ nói cho Nhạc Trọng biết.Ủy ban phát triển Thái Lan hưng thịnh chính là do rất nhiều người sống sót tạo thành, bọn họ chiếm cứ Bangkok là khu vực phồn thịnh.

Có nhân khẩu cao tới hai mươi tám vạn.

Chính là bảy tên thủ lĩnh lớn tụ tập lại với nhau.

Mỗi một thủ lĩnh nghe nói đều có thực lực cực kỳ khủng bố.Sầm Á cũng chỉ biết tin tức đơn giản và không biết nhiều hơn, hắn cũng không biết, mặc dù là người Thái cũng không phải ai cũng biết rõ chuyện này.

Dù sao hắn hiện tại thân là thủ lĩnh một phương chỉ muốn cuộc sống thoải mái, cũng không muốn đi làm thủ hạ của ai.Trong đêm tối, một chiếc mô tô màu xanh da trời chạy tới trước trấn nhỏ.Bốn tên quân Thái trước cổng trấn hét lên.- Là ai?Bốn gai xương bén nhọn lập tức đâm chết bốn tên này.Chiếc mô tô màu xanh này chạy vào trong trấn, một đường chạy nhanh tới trước biệt thự xa hoa.Nhạc Trọng thoáng cái nhảy ra khỏi mô tô.Trên mô tô là Sầm Á vẻ mặt tái nhợt đi xuống, ánh mắt hắn nhìn Nhạc Trọng đầy sợ hãi.Nhạc Trọng một cước đá đá vào cửa biệt thự kia, đá cánh cửa này bay ra xa xa.Một tên nam tử dáng người khôi ngô mang theo bộ đồ đen đi ra ngoài cửa.Tên nam tử trung niên mặt sẹo này tên là Lý Thắng Lợi, là thủ lĩnh trong trấn nhỏ này, đồng thời hắn cũng là người cường hóa đẳng cấp 35.Lý Thắng Lợi nhìn qua Nhạc Trọng nghiêm nghị quát:- Mày là người nào?Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, trực tiếp móc gai độc ra bắn vào đầu của Lý Thắng Lợi.Phanh!Tôc độ của Nhạc Trọng quá mức khủng bố, Lý Thắng Lợi hoàn toàn không có kịp phản ứng, đầu của hắn bị bắn nổ, máu tươi và óc bay ra ngoài.Bốn tên bảo tiêu hộ vệ bên người của Lý Thắng Lợi đều là cao thủ, bọn họ vừa thấy Nhạc Trọng động thủ thì chợt móc súng ra ngay.Đột nhiên trong hư không xuất hiện huyệt động lớn, sau một khắc từ trong huyệt đôngn này bắn ra bốn đạo gai xương đâm chết bốn người này, sau đó nhảy lên, thân thể bốn tên bảo tiêu này chết đi, thi thể té trên đất.Trong căn biệt thự kia cũng có không ít mỹ nữ Thái Lan, những nữ nhân Thái Lan nhìn thấy một màn này trong lòng sợ hãi, trốn ở trong phòng không dám ló đầu ra.Sầm Á đi tới trước thi thể của tên nam nhân mặt thẹo bị bắn vào đầu này, nói:- Thủ lĩnh!

Mày này chính là Lý Thắng Lợi!Sầm Á nhìn thấy kết cục của Lý Thắng Lợi thì trong nội tâm phức tạp.

Nếu như sau này hắn đối kháng với Nhạc Trọng chỉ sợ cũng sẽ rơi vào kết cục này.Nhạc Trọng nhìn thi thể của Lý Thắng Lợi thản nhiên nói:- Tôi biết rõ!

May đi tuyên bố tin Lý Thắng Lợi chết đi.Sầm Á không dám có chút lãnh đạm đi ra khỏi biệt thự, nói:- Vâng!Rất nhanh tin tức Lý Thắng Lợi tử vong truyền trong trấn nhỏ này, những phần tử vũ trang trong trấn nhỏ nghe tin liền biến sắc trở nên có chút không biết làm sao.

Lý Thắng Lợi chính là người tâm phúc của bọn họ, một khi tử vong thì cuộc sống của bọn họ làm sao bây giờ.Một ít người chủ trương báo thù cho Lý Thắng Lợi, nhưng mà có ít người thừa dịp ban đêm đã bỏ chạy.Sáng sớm ngày thứ hai, Nam Cung Băng Vân, Tân Giai Nhu mang theo hai trăm người Thái Lan tới Ngang Dương Trấn.- Thật là lợi hại!Tiến vào Ngang Dương Trấn, Nam Cung Băng Vân nhìn thấy trên mặt đất của Ngang Dương Trấn đầy thi thể ngỗn ngang.

Nàng đã cho rằng mình biết được chiến lực của Nhạc Trọng, nhưng mà biểu hiện của Nhạc Trọng vượt qua tưởng tượng của nàng.Trong Ngang Dương Trấn ngoài thi thể ra thì còn có người đầu hàng còn sống sót.Những phần tử vũ trang trong đó không dám hành động thiếu suy nghĩ, những gia hỏa có ý đồ chạy trốn ban đêm bị đóng đinh treo lên.

Một màn máu tanh này làm cho người trong Ngang Dương Trấn cảm thấy sợ hãi.Nam Cung Băng Vân cùng Tân Giai Nhu cùng đi tới chỗ của Nhạc Trọng.Hai mắt của Nam Cung Băng Vân tràn ngập phức tạp nhìn qua Nhạc Trọng, trực tiếp thi lễ với Nhạc Trọng:- Thủ lĩnh!Nhạc Trọng nhìn Nam Cung Băng Vân thì ra lệnh:- Ân!

Nam Cung, cô đi xử lý thi thể trong trấn đi.

Sau đó đem toàn bộ người và vật tư ở đây chuyển về Thanh Trấn.Nam Cung Băng Vân cũng đạt được tín nhiệm.- Vâng!Nhạc Trọng nhìn qua Sầm Á thản nhiên nói:- Còn có thằng này, cô thu hắn và bộ hạ của hắn làm thủ hạ đi.Sầm Á nhìn qua Nam Cung Băng Vân tươi cười nịnh nọt.Chỉ qua một đêm đã biết rõ thực lực của Nhạc Trọng.

Tron lòng của Nam Cung Băng Vân tràn ngập hoảng sợ.Nhưng mà Nam Cung Băng Vân cũng là nữ nhân giỏi giang, nàng lập tức dẫn người đi áp giải người và vật tư nơi đây về Thanh Trấn, sau đó lại hợp nhất quân của Sầm Á.Sau khi đạt được mấy ngàn nhân khẩu và vật tư, Nhạc Trọng liền bắt đầu từ Thanh Trấn di chuyển tới thành phố Thái Sơn.Thái Hưng Hội này có hơn hai mươi tám vạn người, như vậy trong đó nhất định có không ít cao thủ.

Nhạc Trọng muốn nuốt thế lực như vậy phải vận đụng thế lực ở Quảng tây mới được.Nhưng mà chiến tranh hiện đại quan trọng vẫn là hậu cần, chiến tranh một khi đánh nhau thì tiêu hao đạn dược con số cực lớn.

Bất lợi với Nhạc Trọng chính là bước phát triển tiếp theo, hắn bước tiếp từ mục tiêu chiến lực ở Quảng Tây chính là thành phố công nghiệp nặng Nghiêm Châu.

Chỉ có cướp lấy Nghiêm Châu thì hắn mới có được hệ thống quân công hoàn chỉnh, không tới mức cả ngày vì đạn pháo mà phát sầu.Sở dĩ Nhạc Trọng đánh bại Ngô Nham Hoành đó là bởi vì Ngô Nham Hoành có địch ý quá sâu với người Hoa, hơn nữa móng vuốt của Ngô Nham Hoành đã vươn tới Quảng Tây rồi, hắn không cách nào dễ dàng tha cho Ngô Nham Hoành.Hơn nữa Ngô Nham Hoành chủ yếu phát triển chính là hướng về Quảng Tây, mục đích của hắn xung đột với Nhạc Trọng, Nhạc Trọng chỉ có thể ra tay tiêu diệt hắn mà thôi.Bên ngoài Thanh Trấn có một chiếc xe Jeep chạy qua.- Là ai?Bốn tên chiến sĩ bên ngoài Thanh Trấn cảnh giác cầm súng chỉa vào chiếc xe Jeep.Xe Jeep dừng lại, bốn người trên xe đi xuống, hai gã trung niên nam tử cùng một nam một nữ trẻ tuổi.Cầm đầuchính là nam tử trung niên tràn ngập khí tức quan nhân, hắn trầm giọng nói ra:- Tôi là quan ngoại giao của Thái Hưng Hội Hàn Vượng, hy vọng có thể gặp mặt thủ lĩnh Nhạc Trọng.

Thỉnh thông báo một tiếng.- Chờ một chút!Một chiến sĩ nhanh chóng rời đi.Tên nam tử trẻ tuổi nói ra:- Cái giá đỡ thật lớn.

Những tên chó người Hoa khốn khiếp.

Nơi này là Thái Lan, không phải Tàu khựa.Hàn Vượng nhíu mày nhìn qua tên nam tử trẻ tuổi:- Tiễn Ý.

Nơi này chính là địa bàn người khác, ít nói chuyện.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 661: Sứ Giả. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Hừ!Tiễn Ý nhìn Hàn Vượng hừ một tiếng vẻ mặt bướng bỉnh.

Hắn căn bản xem thường Hàn Vượng là quan viên Thái Lan này, nếu không phải Hàn Vượng còn hữu dụng, hắn chỉ sợ đi lên hành hung rồi.- Mời vào!Rất nhanh một tên chiến sĩ nhìn qua Hàn Vượng nói ra.Tên chiến sĩ dẫn Hàn Vượng đi vào văn phòng của Nhạc Trọng.- Nữ nhân thật xinh đẹp!Tiễn Ý vừa tiến vào văn phòng của Nhạc Trọng đã bị Tân Giai Nhu xinh đẹp ở gần Nhạc Trọng hấp dẫn.

Sau tận thế hắn chơi đùa không ít nữ nhân, nhưng mà xinh đẹp như Tân Giai Nhu này thì chưa gặp qua bao giờ.Hàn Vượng vừa thấy Nhạc Trọng thì thập phần nhiệt tình nói ra.- Ngài khỏe!

Tôi là Tiễn Ý.

Có lẽ đây là thủ lĩnh Nhạc Trọng a, thật cao hứng khi gặp được ngài.- Tôi là Nhạc Trọng!Nhạc Trọng nhìn Hàn Vượng và trực tiếp hỏi:- Hàn Vượng, có chuyện gì cứ nói thẳng, hiện giờ tôi bận lắm, nếu không có chuyện gì thì các người cứ rời đi đi.Nhạc Trọng xác thực thập phần bận rộn, trong tay hắn cần xử lý quá nhiều chuyện.

Tuy hắn tận lực ủy quyền, nhưng mà ở thành phố Lan Sơn, thành phố Quý Trữ, thành phố Lũng Hãi hắn có nhiều việc cần giải quyết.Hàn Vượng bị Nhạc Trọng trực tiếp làm nghẹn lời, bọn họ làm việc từ khách sáo trước mới tới mục đích, không nghĩ tới Nhạc Trọng hội lại trực tiếp như vậy.Do dự một hồi, Hàn Vượng Tài khẽ cười nói:- Thái Lan và Trung Quốc là hai láng giềng hữu nghị!

Thái Lan...Nhạc Trọng trực tiếp chen ngang lời của Hàn Vượng:- Tôi muốn biết mục đích của các người.

Nếu như anh nói nhảm thì rời đi đi.Nếu cho Hàn Vượng là lão quan viên tiếp tục phát huy, hắn có thể nói nhảm cả giờ.- Thằng này khó đối phó.Hàn Vượng bị Nhạc Trọng đánh gãy lời thì trong lòng hiện ra ý niệm này, trên mặt vẫn mang theo mỉm cười nói:- Thái Hưng Hội chúng tôi mong thủ lĩnh Nhạc Trọng xem phân thượng hợp tác, trợ giúp chúng tôi một ít vật tư.

Chỉ cần mười vạn tấn lương thực, ba ngàn khẩu súng trường, năm mươi vạn viên đạn, mười chiếc xe tăng, Thái Hưng Hội sẽ là minh hữu của anh.

Hơn nữa Thái Lan cũng ghi nhớ ân tình của anh.Nhạc Trọng chém đinh chặt sắt cự tuyệt:- Không có khả năng.

Muốn dựa dẫm vào vật tư của tôi, các ngươi phải lấy ra đủ đồ vật trao đổi.

Nếu như cần lương thực, vậy cầm đạn dược súng ống trao đổi là được.

Nếu như muốn đạn dược súng ống thì các người cần nguyên vật liệu, thực phẩm phụ phẩm, các loại súng ống khác hoặc là lương thực trao đổi.Tiễn Ý khó coi, mở to mắt nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng gào lên:- Nhạc Trọng, mày bây giờ đang ở trên đất Thái Lan.

Mày giết nhiều người Thái Lan như vậy, bảo mày giao vật tư là tiện nghi rồi.

Nơi này là Thái Lan, mày đừng có được cho mặt mà không biết xấu hổ, có tin Thái Hưng Hội khỏi binh diệt mày hay không?Trong lòng Hàn Vượng cả kinh lớn tiếng quát lớn:- Tiễn Ý câm miệng!Nơi này chính là địa bàn của Nhạc Trọng, Hàn Vượng mang Tiễn Ý theo trong lòng vô cùng hối hận.Tiễn Ý không kiêng nể gì nhìn qua Hàn Vượng cười lạnh nói:- Hàn Vượng, lão tử nhịn mày lâu rồi.

Mày mới câm miệng cho lão tử.Tiễn Ý quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng không có sợ hãi không kiêng nể gì cả cười lạnh nói:- Nhạc Trọng.

Tao biết đây là địa bàn của mày.

Nhưng mà lão tử là em trai của hội trưởng Tiễn Minh Thắng, mày gan thì giết tao!

Nếu mày giết tao thì cả Thái Lan này sẽ là địch nhân tiêu diệt mày!Nhạc Trọng nhìn qua Tiễn Ý kiêu ngạo ngan ngược thì nhìn qua Tân Giai Nhu nhàn nhạt ra lệnh:- Chặt một tay của hắn!Tân Giai Nhu nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì hàn quang tron mắt lóe lên, rút một cây đao ra, đao như thiểm điện bổ tới Tiễn Ý.- Rốt cục bức mày động thủ rồi!Trong nội tâm Tiễn Ý cười lạnh chính muốn trốn tránh, thân thể của hắn vừa mới khẽ động thì cánh tay của hắn đau đớn, máu tươi bắn ra ngoài.- Ah!!

Nhạc Trọng!

Mày là súc sinh!

Có gan mày giết tao đi !

Nếu mày không giết tao thì mối thù hôm nay tao sẽ trả gấp ngàn lần.Tiễn Ý thống khổ gào thét, thân thể của hắn lập tức bỏ chạy ra ngoài.Tiễn Ý chính là người tiến hóa nhanh nhẹn cấp 27, toàn bộ thuộc tính của hắn tăng vào trên nhanh nhẹn, tốc độ cực kì khủng bố.

Hắn không cho rằng Tân Giai Nhu yếu ớt bên cạnh Nhạc Trọng lại đáng sợ như vậy, một đao chặt cụt tay của hắn.Đúng lúc này Tiễn Ý và nam tử trung niên kia hàn quang trong mắt lóe lên, phát động kỹ năng biến thân người sói, hắn lập tức biến thành người sói cao hai mét năm, có được nanh vuốt vô cùng sắc bén, tràn ngập cảm giác lực lượng đáng sợ.Người trung niên này gánh vác nhiệm vụ bảo vệ Tiễn Ý, trừ chuyện đó ra nhiếu như hai bên không đạt thành mục đích thì hắn phụ trách tiêu diệt Nhạc Trọng.

Chiến đấu khoảng cách gần chính là ưu thế của người sói.Sau khi biến thân thành người sói cấp hai, thân hình nam tử trung niên kia bạo lên, sau đó biến mất tại chỗ, trực tiếp bổ nhào qua phía Nhạc Trọng.Nữ nhân trẻ tuổi vô cùng xinh đẹp đi bên cạnh Tiễn Ý cũng cầm dao găm trong tay, hóa thành một đạo tàn ảnh, nhanh như điện lao về phía Nhạc Trọng.Hàn Vượng nhìn thấy tình thế thay đổi, phát triển tới mức này thì sắc mặt của hắn biến đổi.- Không được đánh, không được đánh!Từ một quan ngoại giao biến thành thích khách, chuyện này chính là lần đầu tiên trong kiếp sống ngoại giao của Hàn Vượng.Trên thực tế tại Thái Hưng Hội thì thái độ với Nhạc Trọng cũng chia làm phe diều hâu và bồ câu.Chim bồ câu cho rằng có thể thông qua đàm phán có thể giải quyết vấn đề Nhạc Trọng, mà phái chủ chiến thì muốn thông qua phái và lưỡi lê giải quyết Nhạc Trọng.Nhưng mà sau khi trải qua thảo luận thì Thái Hưng Hội vẫn phái sứ giả tới đây đàm phán với Nhạc Trọng.

Trừ Hàn Vượng ra, ba người còn lại đều gánh vác sứ mạng.

Nếu có cơ hội thì bọn họ phỉa diệt Nhạc Trọng đi.Thân hình Nhạc Trọng nhanh chóng lui lại và lập tức nhìn chằm chằm vào nữ nhân xinh đẹp kia phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, nữ thích khách kia lập tức bị trùng kích tinh thần và ngất điTinh thần lực của Nhạc Trọng cực cao, nếu như không phải là người cường hóa tinh thần hoặc là có bảo cụ bảo vệ, người cường hóa nhanh nhẹn và sức mạnh khó mà ngăn cản được Khủng Cụ Thuật.Thời điểm Nhạc Trọng phát động Khủng Cụ Thuật thì tên thích khách biến thân người sói cấp hai đã tới gần hắn rồi, hai móng mang theo tàn ảnh đánh về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lập tức phát động kỹ năng Ảnh Bộ miễn cưỡng tránh đi.Trảo của người sói cấp hai không đánh trúng, nhưng mà móng vuốt sắc bén của nó cũng trảo nát tường.Hung quang trong mắt con sói lóe lên, thừa dịp Nhạc Trọng tránh lui thì nó dùng tốc độ siêu nhân một cước đá qua phía Nhạc Trọng.Một cước kia quá mức hung mãnh mau lẹ, Nhạc Trọng giơ cánh tay trái lên ngăn cản thì nghe được tiếng vang mạnh mẽ, hắn bị người sói cấp hai này đá văng vào vách tường, trên tường xuất hiện vết rạn lớn.Nhạc Trọng phát động Ảnh Bộ thì tôc độ nhanh như thiểm điện, nhưng mà cho dù như vậy thì hắn cũng tránh không khỏi một kích của người sói cấp hai.

Bởi vì người sói này bộc phát tốc độ cũng tương đương Nhạc Trọng.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 662: Trở MặtNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgười sói cấp hai một kích đắc thủ, dưới chân điểm một cái và nhanh như đạn pháo lao thẳng qua phía Nhạc Trọng.Trong lúc người sói cấp hai vượt tới trước người của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng trực tiếp giơ gai độc lên bắn sáu phát đạn vào người của người sói cấp hai.Tốc độ của người sói cấp hai quá nhanh, tốc độ của Nhạc Trọng cũng không chậm, bắn súng của hắn vô cùng tinh chuẩn, hơn nữa vừa nhanh vừa chuẩn.

Con người sói cấp hai cố hết sức liên tục tránh đi nhưng mà vẫn bị sáu viên đạn bắn vào vai trái, đau đớn rú lên.Tốc độ khôi phục thân thể của người sói vô cùng đáng sợ, tuy bả vai của nó bị bắn trúng thì xuất hiện lỗ máu vài cm, rất nhanh những lỗ máu không còn chảy máu nữa.Con người sói vừa sảy bước là năm sáu mét, nó cố nén thương thê đánh một trảo về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng thoáng cái phát động kỹ năng thao túng trọng lực, trọng lục gấp hai thoáng cái bao phủ lên người sói, khiến hành động của nó chậm lại.

Nhạc Trọng cầm Ngạc Nha Cứ chém về phía con sói.Một khi bị Nhạc Trọng chém trúng, con sói kia sẽ bị cắt làm hai.Trong mắt con sói có hung quang lóe lên và lập tức công tới, một đạo bạch quang chớp động, một mặt quang thuẫn ngăn cản một kích toàn lực này.Nhạc Trọng thuận thế một đao chém lên người của con sói.Phản ứng của con sói là nhất đẳng, nó trực tiếp thả người ra phía sau né tránh một đao này.Nhưng mà một đao của Nhạc Trọng vẫn kéo ra một vết thương dài trên ngực của con sói, máu tươi chảy ra rất nhiều từ miệng vết thương lớn này.Đang ở đó đầu cấp hai người sói thân hình nhanh lùi lại thời điểm, trong hư không đột nhiên có mười gai xương giống như khoan điện đâm vào người người sói.Người sói cấp hai vô cùng chật vật ngăn cản mười đạo gai xương này, nhưng mà dưới gai xương dày đặc đâm tới, vẫn có một đạo gai xương bén nhọn đâm vào người của nó và đóng đinh xuống đất.Nhạc Trọng trực tiếp móc gai độc ra nhắm vào đầu của người sói.Trong lòng người sói kia sinh ra cảm giác nguy cơ và không chút nghĩa khí nói ra:- Tôi đầu hàng!

Đừng giết tôi!

Tôi đầu hàng, tôi nguyện ý ra sức cho anh, đừng giết tôi!- Người này thật đúng là cực phẩm.Nhạc Trọng nhìn qua người sói trên đất và trong lòng suy nghĩ như vậy.

Hắn thật không ngờ người như vậy có thể trở thành người sói cấp hai.Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Giải trừ biến thân Nếu không chết đi!Người sói cấp hai lập tức biến thân và nhanh chóng khôi phục bộ dáng trung niên, tên nam nhân trung niên này sắc mặt tái nhợt và đổ mồ hôi nhìn qua Nhạc Trọng.Một khi giải trừ kỹ năng biến thân, như vậy thực lực bản thân chịu suy yếu cực lớn, trong thời gian ngắn biên thân lần nữa cũng không đạt được như lần thứ nhất.

Sau khi nam tử trung niên này giải trừ biến thân thì thủ hạ của Nhạc Trọng đi lên là có thể giết chết hắn.Tân Giai Nhu kéo quần áo của Tiễn Ý bị chém cụt hai tay đi tới bên người Nhạc Trọng hỏi:- Chủ nhân!

Xử lý người này thế nào?Tiễn Ý vẻ mặt oán độc nhìn qua Nhạc Trọng lạnh giọng nói:- Nhạc Trọng!

Có gan mày giết tao đi!

Thái Hưng Hội sẽ không bỏ qua cho mày!Tiễn Ý lúc này nhiệm vụ chủ yếu là tới đây gây quyết tuyệt giữa Nhạc Trọng cùng Hoa Hưng Hội.

Hắn quá mức ngang ngược càn rỡ, đánh giá sai thực lực và phản ứng của Nhạc Trọng cho nên bản thân biến thành thế này.Sắc mặt Hàn Vượng tái nhợt đi tới trước người Nhạc Trọng cầu khẩn:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, anh ngàn vạn lần không nên giết hắn.

Nếu anh giết hắn thì quan hệ giữa anh và Thái Hưng Hội không cách nào vãn hồi được!

Cầu anh đừng giết hắn!Hàn Vượng ở bên trong Thái Hưng Hội là người hái chim bồ câu, hắn không muốn Thái Hưng Hội và Nhạc Trọng kết cừu hận không thể phá giải, song phương tử đấu làm rất nhiều người chết.Nhạc Trọng nhìn qua tên nam tử biến thành người sói cấp hai.- Anh tên gì?Tên người sói cấp hai thành thật trả lời:- Tôi là Trần Lạc!Nhạc Trọng nhìn qua Tiễn Ý lạnh lùng ra lệnh.- Trần Lạc!

Đi giết hắn!

Từ nay về sau anh chính là người của tôi, nếu không...Trong mắt Trần Lạc hàn quang hiện ra, do dự một hồi vẫn cắn răng đi tới trước người Tiễn Ý.- Thực xin lỗi, Tiễn thiếu.

Tôi còn muốn sống sót.Trong mắt Tiễn Ý hiện ra thần sắc khinh miệt nhổ một ngụm nước bọt vào người của Trần Lạc:- Phi!

Mày là súc sinh đáng chết!

Một ngày nào đó mày sẽ bị con chó người Hoa này giết chết, tao đi trước một bước xuống địa ngục chờ mày!Trần Lạc không tránh không né mặc cho nước bọt của Tiễn Ý rơi vào trên người của mình, sau đó một tay đánh vào đầu của Tiễn Ý.Răng rắc một tiếng, cổ của Tiễn Ý trực tiếp vặn vẹo, hai mắt hào quang cũng trở nên ảm đạm lại.- Hết!Hàn Vượng nhìn qua Tiễn Ý chết thì trong lòng cũng biết chuyện này không cách nào vãn hồi.

Sắc mặt của hắn tái nhợt nhìn qua Nhạc Trọng và trong nội tâm âm tình bất định.

Nhạc Trọng đã giết chết Tiễn Ý, tự nhiên không quan tâm giết nhiều hơn hắn, hắn không muốn chết.Nhạc Trọng nhìn qua Hàn Vượng thản nhiên nói:- Hàn Vượng, anh quay về nói cho Tiễn Minh Thắng!

Tôi không muốn là địch với Thái Hưng Hội, thế nhưng mà Thái Hưng Hội nếu chọc tôi thì tôi cũng không khách khí, anh quay về đi!- Ta sẽ chuyển lời về!Hàn Vượng buông lỏng một hơi trực tiếp quay người rời đi.Hàn Vượng vừa rời đi thì Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua Trần Lạc hạ đạt mệnh lệnh:- Trần Lạc!

Đem những tình báo mà anh biết về Thái Hưng Hội nói cho tôi nghe.- Vâng!

Thủ lĩnh!Trần Lạc đã hoàn toàn phản bội Thái Hưng Hội, hắn cũng không có gánh nặng tâm lý nữa, một tia ý thức đem tình báo của Thái Hưng Hội nói hoàn toàn cho Nhạc Trọng biết, làm cho Nhạc Trọng hiểu hư thật của Thái Hưng Hội.Thái Hưng Hội tổng cộng có bảy thủ lĩnh, hội trưởng là Tiễn Minh Thắng, trừ hội trưởng ra còn lại là sáu phó hội trưởng. sáu phó hội trưởng này theo thứ tự là Trần Thư, Diêu Lập Hóa, Phạm Thiểm, Minh Uy Hợp, Mộc Hùng, Quy Kính.Mỗi thủ lĩnh này dưới trướng có hơn một ngàn bộ hạ trực thuộc, đồng thời bảy tên thủ lĩnh này mỗi người thực lực rất cường hoành.Thái Hưng Hội là tổ chức liên minh, bảy thế lực liên hợp có thể tụ tập ra bạn bộ đội.

Tại Bangkok thì Thái Hưng Hội là thế lực cường đại nhất.Có được thế lực to lớn này hậu thuẫn cho nên Tiễn Ý lúc này mới có thể hung hăng bá đạo như vậy.

Trên thực tế Tiễn Ý cũng bức hiếp không ít thế lực nhỏ và người thường.Tuy Thái Hưng Hội nhân khẩu rất đông, thế lực khổng lồ, nhưng mà có một chuyện đáng buồn.

Đầu tiên trong vũ khí nặng của bọn họ không nhiều, bảy thế lực liên thủ chỉ có hai ngàn khẩu súng trường và một ít vũ khí nhẹ.Thái Hưng Hội có được hơn hai mươi vạn nhân khẩu, cũng không phải bắt đầu là có nhiều người như vậy.

Sau tận thế và trải qua chiến tranh, đàm phán các loại thủ đoạn mới thành lập được như bây giờ.

Ở Bangkok đúng là có kho súng đạn và binh doanh cỡ lớn, nhưng ở gần đó tụ tập hơn ba trăm vạn tang thi, không có vũ khí đừng nói tiêu diệt tang thi.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 663: Mạch Nước NgầmNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrừ thiếu vũ khí ra, lương thực cho hơn hai mươi vạn nhân khẩu là vấn đề lớn.

Trong Bangkok cũng có kho lương thực cỡ lớn, nhưng mà lúc này đã biến thành thi sào của tang thi khủng bố, cơ hồ tất cả cao thủ của Bangkok tiến vào là đa số không thấy ra nữa.

Một số nhỏ toàn thân trở ra thì thấy tình thế không ổn và bỏ đi.Không có kho lương thực cỡ lớn tiếp thế, lương thực của Thái Hưng Hội càng ngày càng khẩn trương, hiện tại trừ bảy thế lực lớn và quân sĩ phụ thuộc ra, hai mươi vạn nhân khẩu còn lại đang đói khát.Mặc dù có không ít cao thủ Thái Hưng Hội vào rừng săn bắn biến dị thú, nhưng mà biến dị thú không phải dễ trêu.

Trong quá trình săn bắn Thái Hưng Hội xác thực săn bắn được không ít biến dị thú, thế nhưng mà bọn họ cũng tổn thất không ít tinh anh.

Thái Hưng Hội vốn có mười đại thủ lĩnh, trong đó có ba thủ lĩnh dẫn người vào trong rừng săn bắt nhưng bị biến dị thú cấp ba tiêu diệt, hiện tại cũng chỉ còn lại bảy thủ lĩnh.Dưới loại tình huống này, Thái Hưng Hội chỉ có thể phát triển ra ngoài mà thôi, mà địch nhân của bọn họ cũng chỉ có Nhạc Trọng.

Bọn họ không có lựa chọn khác.

Hơn hai mươi vạn người sống sót muốn đối phó hơn ba trăm vạn tang thi, không có vũ khí hạng nặng căn bản chính là đầm rồng hang hổ, so sánh thì càng không cần nói nữa.Hơn nữa Nhạc Trọng từng từ chỗ Ngô Nham Hoành sống mái với nhau qua mấy trận, Thái Hưng Hội cho rằng bản thân Nhạc Trọng cũng thương vong không nhỏ.

Bởi vậy Thái Hưng Hội phái chủ chiến chiếm đa số.- Chỉ sợ sớm muộn gì cũng phải chiến với bọn họ một trận!Nhạc Trọng từ trong miệng Trần Lạc hiểu được chi tiết của Thái Hưng Hội thì trong lòng cũng hiểu ra.

Hắn lập tức từ chỗ Quảng Tây điều hai doanh tinh nhuệ tới thành phố Thái Sơn đóng lại.Bây giờ trời đông giá rét, tiến công đại quy mô nguy hiểm quá lớn, cố thủ lại cực kỳ có lợi.

Gần đây Nhạc Trọng có hướng khuếch trương cũng trung thực lại.Đánh tan tiểu thế lực vài trăm người thì Nhạc Trọng đơn thương độc mã có thể làm được.

Nhưng mà đối phó thế lực có hơn hai mươi vạn người thì hắn cũng không thể làm được.Gần Bangkok, trong một phòng hợp ở Phong huyện hào khí khẩn trương, mùi thuốc súng tràn ngập nơi này.Một gã dáng người khôi ngô, hai tay vừa thô vừa to, trên người mang theo khí tức hung bạo nói ra:- Theo tôi thấy chúng ta nên tấn công.

Tiêu diệt đám người Hoa chó chết kia, giết sạch bộ hạ của hắn, đem đầu của đám người Hoa kia làm bô.Nam nhân mang theo cổ khí tứ hung bạo này chính là Minh Uy Hợp, hắn trước tận thế ở gần Bangkok, là một kẻ tâm ngoan thủ lạt.

Sau tận thế thì tập hợp một đám người và nhanh chóng tổ kiến thế lực.Trần Thư trầm mặc một vẫn cự tuyệt đề nghị của Minh Uy Hợp:- Không được!

Nhạc Trọng có thể chiếm đoạt thành phố Thái Sơn, thành phố Lan Sơn, thực lực không thể xem thường.

Hiện tại chúng ta muốn chiếm thành phố Thái Sơn nhất định phải điều động nhiều quân và cường công.

Nhưng mà làm như vậy quá mạo hiểm, chúng ta không cách nào biết rõ chi tiết của Nhạc Trọng, tùy tiện cường công quá mạo hiểm rồi.Trong mắt Diêu Lập Hóa hàn quang hiện ra, nói:- Chẳng lẽ tính toán như vậy sao?

Nhạc Trọng vương bát đản giết chết sứ giả của chúng ta, nếu như chúng ta không làm gì, nhân tâm sẽ tán đi, Mộc Hùng, anh thấy thế nào?Trong mắt Mộc Hùng hiện ra hào quan hung dữ, nói:- Nhạc Trọng phải chết!

Hắn giết người đồng bào của chúng ta như vậy, ác ôn như thế không được để hắn sống.Nhạc Trọng tại Thái Lan đại khai sát giới, tiếng xấu lan xa.

Bảy tên thủ lĩnh Thái Hưng Hội đối với Nhạc Trọng không có bất kỳ hảo cảm nào, trong đó thậm chí cũng không ít người tràn ngập cừu hận với Nhạc Trọng.Quy Kính cũng lạnh lùng nói:- Nhạc Trọng cũng dám giết người của Thái Hưng Hội chúng ta, hắn phải chết!

Nếu như muốn tiêu diệt Nhạc Trọng, tôi nguyện ý làm tiên phong.Mộc Hùng cũng lớn tiếng nói:- Muốn đánh Nhạc Trọng, tôi cũng nguyện ý làm tiên phong.Tiễn Minh Thắng nhìn chung quanh một hồi và bảo trì trầm mặc, Diêu Lập Hóa trực tiếp hỏi:- Diêu Lập Hóa, ý kiến anh thế nào?Diêu Lập Hóa dùng khối mặt chết nói:- Tôi cảm thấy chúng ta nên đàm phán với Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng có thể đánh bại Ngô Nham Hoành tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản, cường công chúng ta cũng không có bao nhiêu phần thắng.

Nhưng mà có một nhân tố khác là thời tiết, một khi hành quân đại quy mô gặp bảo tuyết, chúng ta sẽ có khả năng bị đoàn diệt.Nghe Diêu Lập Hóa nói thì các thủ lĩnh của Thái Hưng Hội còn lại cũng lâm vào trầm mặc.

Bọn họ sợ nhất đang hành quân gặp bão tuyết.

Chuyện này đối với bọn họ mà nói là tai nạn đả kích.Bởi vì khí hậu dị thường, nhưng mà bắt đầu mùa đông tới giờ Thái Lan bên này xuất hiện bão tuyết lớn chưa từng xuất hiện bao giờ, mỗi một lần bão tuyết hàng lâm đều làm không ít người mất mạng.

Nghiêm trọng nhất chính là có một lần ba trăm cao thủ đi lên núi săn biến dị thú bị đông cứng chết đi.

Nếu như hành quân trong thời tiết cực đoan, chỉ sợ chưa tới nơi đã bị diệt toàn bộ rồi.Tiễn Minh Thắng lộ ra nụ cười, cao giọng nói:- Vấn đề thời tiết để tôi giải quyết.

An Lôi Đặc tiên sinh, mời đến!Cửa phòng hội nghị bị đẩy ra, chi bộ Thiên Đường Thần Quốc ở Thái Lan, quan ngoại giao An Đặc Lôi bước vào trong phòng này mang theo nụ cười hòa ái và núi tiếng Thái Lan:- Các vị tốt!

Tôi là quan ngoại giao của Thiên Đường Thần Quốc An Đặc Lôi, thật cao hứng khi quen mọi người.Nhìn thấy quan ngoại giao của Thiên Đường Thần Quốc An Đặc Lôi xuất hiện, ánh mắt những thủ lĩnh Thái Hưng Hội nhìn qua người của Tiễn Minh Thắng.Tiễn Minh Thắng khẽ cười nói:- Thiên Đường Thần Quốc thông qua vệ tinh thông báo thời tiết chuẩn xác cho chúng ta.

Hơn nữa trợ giúp chúng ta hai ngàn khẩu súng trường, ba mươi vạn viên đạn, năm mươi khẩu súng máy hạng nặng, năm mươi khẩu pháo cối, một trăm khẩu hỏa tiễn.- Thật?"..."

Nghe được Tiễn Minh Thắng nói thì thủ lĩnh còn lại của Thái Hưng Hội lập tức hưng phấn lên.

Thiên Đường Thần Quốc cung cấp vũ khí cơ hồ bằng tổng trang bị của bọn họ, chỉ cần đạt được những trang bị đó sức chiến đấu của bọn họ tăng lên gấp đôi.Trong mắt Mộc Hùng hiện ra vẻ nóng rực:- Hội trưởng!

Tôi chỉ cần năm trăm khẩu súng trường, mười vạn viên đạn, mười khẩu súng máy hạng nặng, mười khẩu súng pháo và hai mươi hỏa tiễn thì Thường Thắng Quân chúng tôi sẽ tiên phong.Quy Kính hừ lạnh một tiếng nói:- Hừ!

Mộc Hùng, một mình anh muốn một phần tư đạn dược, khẩu vị quá lớn a!Mộc Hùng mắng một câu nói:- Mẹ kiếp!

Anh muốn thì nguyện ý đi làm tiên phong đi, anh muốn những trang bị này tôi không cự tuyệt.Quy Kính lập tức tiếp lời nói:- Tốt!

Vạn Thắng Quân của tôi nguyện ý làm xung phong.

Nhưng mà tôi muốn một phần tư đạn dược.Súng ống đạn dược, lương thực trong tận khan hiếm nhất, về phần người, chỉ cần có lương thực, tùy tùy tiện tiện có thể chiêu mộ nhiều nam nhân.

Quy Kính có thể không sợ chết người, chỉ cần huynh đệ hạch tâm của hắn không chết thì hắn rất nhanh có thể chiêu mộ đủ nhân thủ.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 664: Thái Hưng Hội Tấn CôngNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong mắt Minh Uy Hợp hiện ra vẻ nóng rực tranh đoạt.- Tôi nguyện ý làm tiên phong!

Một phần tư súng ống đạn dược cho tôi!Vì phân chia súng ống đạn dược mà thủ lĩnh của Thái Hưng Hội lâm vào trong tranh đoạt.Trên mặt An Đặc Lôi mang theo nụ cười nhìn qua đám thủ lĩnh của Thái Hưng Hội tranh đoạt quyền thủ lĩnh thì cười lạnh trong lòng:- Một đám chưa thấy các mặt xã hội.

Một chút súng ống đạn dược làm cho các người tranh đoạt như vậy, các người cũng chỉ là con cờ của Thiên Đường Thần Quốc mà thôi.Diêu Lập Hóa cũng không có tham dự vào tranh đoạt quyền sở hữu súng đạn, hắn trầm mặc nhìn qua An Đặc Lôi trực tiếp hỏi:- An Đặc Lôi tiên sinh, Thiên Đường Thần Quốc là thế lực lớn giúp chúng tôi như vậy, không biết có yêu cầu gì?Trong phòng hội nghị cũng chỉ có Tiễn Minh Thắng cùng Diêu Lập Hóa không có tham dự tranh đoạt quyền sở hữu súng đạn.Nghe Diêu Lập Hóa nói thì những tên thủ lĩnh đang tranh đoạt quyền sở hữu súng đạn an tĩnh nhìn qua phía An Đặc Lôi.Thái Lan trải qua những năm phát triển, rất nhiều người kiến thức cũn không kém hơn ai.

Bọn họ cũng biết rõ đám ngoại quốc không phải là người tốt gì, cũng khôn có cái bánh nào cho không cả.Trong tận thế lương thực, súng ống đạn được là vật tư trân quý, Thiên Đường Thần Quốc đem những vật tư trân quý này đưa ra tặng bọn họ là có điều kiện.- Những tên ô hợp này cũng có một nhân vật a!An Đặc Lôi nhìn Diêu Lập Hóa và khẽ mỉm cười, nói:- Diêu tướng quân.

Nhạc Trọng xé bỏ ký kết minh ước với Thiên Đường Thần Quốc, không coi trọng chữ tín tự tiện tiến công tín đồ của chúng tôi.

Chúng tôi và hắn thù sâu như biển, chúng ta và các người có chúng địch nhân.An Đặc Lôi mỉm cười nói:- Vì tôn trọng chủ quyền của Thái Lan, Thiên Đường Thần Quốc chúng tôi không trực tiếp xuất binh.

Chỉ có thể hợp tác với các người chiến dấu chống Nhạc Trọng là kẻ xâm lược và là đồ tể tàn sát kẻ vô tội, là một tên khốn nạn.

Đương nhiên, Thiên Đường Thần Quốc cũng có yêu cầu nhỏ, chính là hy vọng chúng tôi cùng Thái Hưng Hội thủ hộ Thái Lan.

Đồng thời chúng ta thành lập quan hệ mậu dịch bình thường, song phương ngang hàng tiến hành tự do mậu dịch với nhau.Nghe An Đặc Lôi giải thích, Thái Hưng Hội rất nhiều thủ lĩnh nội tâm cảm thấy thoải mái.Bọn họ đều biết Thiên Đường Thần Quốc bị Nhạc Trọng hung hăng chọc một đao, nguyên khí đại thương, bởi vậy đối với Nhạc Trọng tràn ngập cừu hận cũng là chuyện bình thường.

Hơn nữa bọn họ cho rằng Thiên Đường Thần Quốc tự do mậu dịch là muốn cái gì.Nhưng mà tự do mậu dịch thì Thái Hưng Hội cũng cần, nếu như bọn họ và Thiên Đường Thần Quốc tiến hành mậu dịch mua được lương thực cùng súng ống đạn được, như vậy bọn họ có thế phát triển tốt trong tận thế.Nghe An Đặc Lôi giải thích thì những thủ lĩnh muốn tranh đoạt súng ống đạn dược cũng dẹp loạn.

Trong tận thế thực lực chính là đạo lý cứng, sở dĩ Tiễn Minh Thắng có thể trở thành thủ lĩnh của Thái Hưng Hội cũng là vì hắn nắm giữ lực lượng mạnh nhất trong Thái Hưng Hội.Diêu Lập Hóa khẽ chau mày mơ hồ cảm thấy có điểm gì đó không đúng nhưng hắn không nói ra.Trên mặt An Đặc Lôi mỉm cười và nội tâm cười lạnh.- Một đám ngu xuẩn, mời các ngươi đi chết cho ta!Thiên Đường Thần Quốc cũng không có nuốt lời và đem súng ống đạn dược đưa tới chỗ Thái Hưng Hội.Sau khi nhận được súng ống đạn dược thì Thái Hưng Hội sau khi điều chỉnh và bố trí xong, điều động đại quân tấn công về phía thành phố Thái Sơn.Thái Hưng Hội cấp bách như vậy là có bất đắc dĩ.

Hai mươi tám vạn nhân khẩu ăn uống áp lực quá lớn, bọn họ hiện tại duy trì khẩu phần cũng khó khăn, tối đa chỉ có thể đủ duy trì một tháng.

Bọn họ có hai lựa chọn, một là thông qua mậu dịch với Nhạc Trọng đạt được nhiều lương thực.

Mặt khác là đánh bại Nhạc Trọng, cướp toàn bộ của Nhạc Trọng.

Nếu không, Nhạc Trọng không cần động thủ bọn họ sẽ vì lương thực mà tự sụp đổ.Tại Bangkok đi thông thành phố Thái Sơn có ba tên chiến sĩ giấu trong rừng trinh sát.Một gã chiến sĩ móc đồ hộp ra nhìn qua một tên vẻ mặt dữ tợn, đồ hợp đã ăn một nửa, hắn nhìn qua và nói:- Lớp trưởng, có thể ăn một ngụm không?Con mắt của tên lớp trưởng hưng phấn nhìn qua đồ hợp:- Đồ hộp cấp hai!

Lão Vương anh có đồ tốt nha!Đồ hộp cấp hai là thịt biến dị thú cấp hai đóng hộp lại cung cấp cho binh sĩ sử dụng.

Người sống sót bình thường không có tư cách ăn.

Đồ hộp cấp hai này có khả năng bổ sun nguyên khí, ăn một *** này có thể giúp khôi phục nguyên khí thật nhanh.Lão Vương đau lòng vô cùng kêu lên:- Lớp trưởng!

Lớp trưởng!

Lưu cho tôi một chút!

Lưu cho tôi một chút.

Tôi còn phải dùng nó chơi đùa với nữ nhân đấy.Lớp trưởng cười hắc hắc thuần thục ăn sạch đồ hộp cấp hai, hắn lau miệng nói:- Được!

Nhìn tính tình này của anh!

Đồ hợp này cho tôi!

Tôi sẽ giúp anh tìm nữu nhân.

Đi theo thủ lĩnh thì nữ nhân tính toán cái gì?

Tôi hiện giờ có ba nữ nhân, anh muốn thì cho anh một người, chỉ cần anh nuôi sống nàng là được.Trong lòng lão Vương trong khẽ động nói:- Thực?Lớp trưởng có chút dương dương đắc ý khoe khoang nói:- Đó là đương nhiên!Vẻ mặt lão Vương hâm mộ nhìn qua tên lớp trưởng, hắn cũng muốn có một nữ nhân làm ấm giường.Một tên chiến sĩ khác nói ra:- Lớp trưởng, có biến!- Tình huống như thế nào?Tên lớp trưởng giương giương đắc ý thu hồi vẻ mặt của mình, thân thể thoáng cái căng cứng, giống như báo săn tiềm hành quan sát con mồi.Lớp trưởng thoáng cái nhìn thấy đại quân quy mô to lớn đi về thành phố Thái Sơn thì trong lòng của hắn hít khí lạnh:- Khá lắm!Từ số lượng đại quân, quy mô đại quân vượt qua bảy vạn, nếu là thi đàn thì không coi vào đâu, nhưng mà nhân loại mà nói là số lượng khổng lồ.Tên lớp trưởng này dùng bộ đàm báo cáo tình hình cho thành phố Thái Sơn biết.- Loại thời tiết này cũng dám hành quân, bọn chúng lá gan quá lớn!Nhạc Trọng nhận được tin tức thì cảm thán một câu.Người trong thành phố Thái Sơn đều bị đuổi ra khỏi phòng, dựng công sự đơn sơ, đám binh sĩ đi vào các cứ điểm chờ lệnh.Cả thành phố Thái Sơn bắt đầu vận chuyển cổ máy chiến tranh của mình.Liên quân Thái Hưng Hội tốc độ hành quân chậm chạp, lại hành quân suốt một ngày mới đi tới trước thành phố Thái Sơn và hạ trại.Tiễn Minh Thắng đem Thái Hưng Hội sáu gã thủ lĩnh đưa tới sở chỉ huy quan sát thành phố Thái Sơn.Mộc Hùng nhìn qua thành phố Thái Sơn trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực kêu lên.- Hội trưởng!

Tôi nguyện ý làm tiên phong!- Không!

Cho ngoại quốc doanh lên đi!Tiễn Minh Thắng lắc đầu trực tiếp cự tuyệt nói.Rất nhanh từ trong quân của Thái Hưng Hội trong có một chi quân lính xông qua phía Hoa Hưng Hội.- Không được nổ súng!

Tôi là người Hoa!- Cứu tôi!

Đừng nổ súng!

Đừng giết tôi!- Cầu các ngươi!

Đừng nổ súng!

Tôi là người Hoa!"..."

Đám ngoại quốc doanh quần áo tả tơi, giống như những bộ xương biết đi, nữ có nam có trẻ có già có.

Trong tay bọn họ cầm đại khảm đao tiến về hướng thành phố Thái Sơn.

Bọn họ bị bức vào tuyệt lộ, phía sau có chiến đội quân Thái đốc chiên, chỉ cần bọn họ dám dừng lại sẽ chết ngay tại chỗ.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 665: Thái Hưng Hội Tấn Công. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐồng thời trong ngoại quốc doanh còn có hỗn tạp không ít cao thủ của Thái Hưng Hội, chỉ cần bị cao thủ Thái Hưng Hội nhảy vào trận địa của Nhạc Trọng thì bọn họ sẽ đại khai sát giới người của Nhạc Trọng.Tuy Thái Hưng Hội hỏa lực yếu kém, nhưng mà bọn họ trong điều kiện săn giết biến dị thú gian khổ bồi dưỡng ra không ít cao thủ, những cao thủ kia số lượng còn không ít.Tiễn Minh Thắng nhìn qua thành phố Thái Sơn và nội tâm cười lạnh.- Một chiêu này xem mày ứng đối thế nào!Lôi dân chúng nước khác ra, sau đó dùng dân nước đó đi công thành.

Đây là là chiêu số mà Thành Cát Tư Hãn cổ đại thường dùng, một chiêu này thập phần tàn nhẫn, nhưng mà hiệu quả thập phần khác nhau.

Một khi những quốc gia đó không hạ sát thủ, những người Mông Cổ giấu trong dân chúng sẽ thừa cơ công thành.

Không ít thành trì bị thủ đoạn này đánh hạ.Sau tận thế trật tự sụp đổ.

Quốc gia cùng quốc gia không liên hệ với nhau, địa cầu không còn như thời đại đại hàng hải trao đổi với nhau nữa, mà là phong bế.

Ở một góc, vì tranh đoạt vật tư và không gian sống, thủ đoạn gì cũng có thể sử dụng cả.Nhìn thấy đám người Hoa xông tới, đám binh sĩ người Hoa trong thành phố Thái Sơn nội tâm mềm nhũn, những người kia là đồng bào của họ.Nhạc Trọng thấy thế tiến lên hét lớn một tiếng:- Là người Hoa thì nằm xuống.Nhạc Trọng dùng kỹ năng sóng âm truyền tin tức, lời của Nhạc Trọng truyền ra chiến trường.- Nằm xuống!- Đều nằm xuống!- Nhanh nằm xuống!...- Nổ súng!Nhạc Trọng nhìn qua hai ngàn người Hoa xông qua hướng thành phố Thái Sơn thì trong mắt lạnh như băng.Uy tín Nhạc Trọng trong quân cao vời vợi, dưới mệnh lệnh của hắn thì dù chiến sĩ không đành lòng vẫn phải nổ súng, các điểm hỏa lực trong thành phố Thái Sơn đồng loạt nả đạn.Dưới hỏa lực hung mãnh, rất nhiều cao thủ người Thái trà trộn vào trong người Hoa bị hỏa lực xé nát.Dưới hỏa lực này bắn phá, những người Hoa sống sót tỉnh táo lại, bọn họ nhao nhao năm trên mặt đất, giống như người chết không nhúc nhích.Hỏa lực hung mãnh bắn phá một loạt, trong tầm bắn không ai đứng còn sống sót.

Đám người nằm rạp xuống đất thì vẫn sống.- Gia hỏa độc ác!

Không hổ là bạo quân!Tiễn Minh Thắng nhìn qua ngoại quốc doanh dễ dàng bị đánh tan như vậy thì trong lòng bất an.

Nhưng mà tên lên dây không phát không được, nếu như đại quân cứ như vậy mà lùi lại, chỉ sợ không tới mười ngày Thái Hưng Hội sẽ không có lương thực mà bại vong.- Mộc Hùng!

Anh công kích đi!Tiễn Minh Thắng nhìn qua Mộc Hùng ra lệnh.- Vâng!

Hội trưởng!Mộc Hùng thập phần sảng khoái đáp ứng nói.Rất nhanh một chi quân đội nhân số sáu ngàn người từ Thái Hưng Hội đi ra.

Nhân số sáu ngàn người này là do Mộc Hùng lần này chiêu mộ được.

Hắn vốn vốn có một ngàn ba trăm người lệ thuộc.

Nhưng mà lần này hắn chiêu mộ thêm bảy ngàn bảy trăm người.

Nếu không phải không đủ lương thực, chiêu một vạn người cũng không phải vấn đề gì.Mộc Hùng lớn tiếng ủng hộ sĩ khí nói:- Các huynh đệ!

Ở trong thành phố Thái Sơn chính thằng chó Nhạc Trọng đồ tể giết đồng bào Thái Lan của chúng ta!

Bây giờ là thời điểm báo thù.

Hiện tại tôi tuyên bố, cho dù ai đầu tiên đánh vào thành phố Thái Sơn, tôi sẽ cho hắn một bộ trang bị thần ma, tôi sẽ giúp kẻ đó thăng cấp 30, hơn nữa phần thưởng là một ngàn cân gạo, năm mỹ nữ, quan thăng ba cấp.

Trừ chuyện đó ra đánh hạ thành phố Thái Sơn sẽ buông lỏng quân kỷ ba ngày.- Sát!- Sát!- Sát!Dưới Mộc Hùng ủng hộ thì năm ngàn tên chiến sĩ hai mắt đỏ thẫm trực tiếp xông về phía thành phố Thái Sơn.Hơn năm ngàn tên Thái Lan vì thiếu vũ khí cho nên cầm dao bầu, thậm chí chỉ cầm dao phay.

Nhưng mà bọn họ đã bị buộc vào tuyệt cảnh, cầm một thanh khảm đao cùng dao phay cũng chỉ có thể dùng huyết nhục mà công kích thành phố Thái Sơn.Năm ngàn tên quân Thái không có trải qua huấn luyện, muốn vũ khí không có vũ khí, bọn họ cũng chỉ có thể dựa vào dũng khí giết địch.Nhạc Trọng nhìn qua đám quân Thái xông lên thì lạnh lùng ra lệnh:- Nổ súng!Hơn năm ngàn tên quân Thái vừa xông vào tầm bắn của thành phố Thái Sơn thì tiếng súng vang lên kịch liệt, dưới làn đạn bao trùm như vậy, rất nhiều quân Thái trực tiếp bị trúng đạn té trên mặt đất.Nhìn qua quân lính té xuống như cắt cỏ, những tên quân Thái đang xông lên gào khóc và bỏ chạy ra bốn phía.Những quân thái kia xông lên thì có hơn năm ngàn, khi xông về chỉ hơn ba ngàn người, có hơn một ngàn người còn nằm trong vũng máu.Ở trước thành phố Thái Sơn này khắp nơi là thi thể, tiếng kêu rên kêu khóc dậy trời.Mộc Hùng đi tới bên người của Tiễn Minh Thắng và vẻ mặt hối hận!- Hội trưởng!Tôi bại rồi!

Nhạc Trọng đúng là có chút bổn sự.Trên thực tế lính trực thuộc của Mộc Hùng vẫn không nhúc nhích, bị chết đại bộ phận đều là binh sĩ mới chiêu mộ.

Nhìn thấy hỏa lực của thành phố Thái Sơn như vậy thì hắn sợ hãi, không dám cầm quân của mình đi liều.Quy Kính ở bên cạnh mỉa mai:- Mộc Hùng!

Lính trực thuộc của anh không động tới sao?

Anh làm tiên phong như vậy mà coi được hay sao?

Lấy nhiều súng ống đạn dược như vậy mà không làm gì được à?Mộc Hùng đưa mắt lập tức trở mặt.- Vậy súng ống đạn dược này đưa cho anh đấy.

Chắc có lẽ lính trực tiếp của anh sẽ làm tốt hơn tôi!Tiễn Minh Thắng nhướng mày quát lớn:- Đừng cãi!Quy Kính, Mộc Hùng hai người thoáng cái an tĩnh lại, lập tức bất động.Tiễn Minh Thắng thấy thế thoáng cái trở nên vô cùng đau đầu.

Hắn lúc này đã có tám vạn bộ hạ.

Nhưng mà có thể đánh nhau chân chính lại không được một vạn.

Có được súng chỉ có bốn ngàn người.

Hắn lần đầu tiên đánh chiến tranh quy mô như vậy.

Đối mặt với Nhạc Trọng đang phòng thủ thành phố Thái Sơn thì hắn không có biện pháp nào khác cả.Tiễn Minh Thắng do dự một chút vẫn đi tới bên cố vấn quân sự của Thiên Đường Thần Quốc là Lỗ Mạn hỏi:- Lỗ Mạn tiên sinh, ngài có biện pháp gì tốt không?Lỗ Mạn trực tiếp đề nghị nói:- Tiền tướng quân, tôi cho rằng sức chiến đấu của các người rất kém, nên xông lên một lượt đi.

Đồng thời điều động người cường hóa tạo thành đội xung kích, dùng đội xung kích này tấn công mạnh vào thành phố Thái Sơn mới có khả năng thắng lợi.Tiễn Minh Thắng cũng không phải thiên tài quân sự gì, hắn nghe Lỗ Mạn đề nghị sau khi do dự một chút thì ra lệnh cho Mộc Hùng:- Mộc Hùng!

Anh mang quân trực thuộc tấn công đi.

Tôi sẽ cho anh năm trăm súng trường, bảy vạn viên đạn, hai mươi khẩu pháo cối, hai mươi khẩu súng phóng lựu.- Vâng!Mộc Hùng do dự một chút vẫn cắn răng nói.Năm trăm chiến sĩ quân Thái cầm súng lao thẳng vào hướng thành phố Thái Sơn.Lúc này này vừa vào trong tầm bắn, những quân Thái này chợt trốn ra sau công sự che chắn, tiến hành xạ kích về phía thành phố Thái Sơn.

Đồng thời dựng pháo cối nhắm vào trong thành phố Thái Sơn mà pháo kích lung tung..NHững quân Thái không công kích thì quân của Nhạc Trọng cũng trốn sau công sự che chắn, pháo cối không có khả năng áp chế được.Trên chiến trường, tiếng súng pháo vang vọng, thương vong của hai bên không lớn.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 666: Thăm DòNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNếu như vật lộn kịch liệt, thắng bại của song phương nhanh chóng được phân ra.

NHưng mà tiến hành bắn nhao thì trước khi hết đạn sẽ khó có thương vong quá lớn.Phanh!Một tên quân Thái vừa ngoi đầu từ chỗ ẩn nấp lên, đầu của hắn bị bắn trúng chết đi.Thời điểm hai bên giằng co, Nhạc Trọng thoáng cái điều động mười lăm tên chiến sĩ bắn tỉa đỉnh cấp, mười lăm tên bắn tỉa này là tử thần thu hoạch tính mạng, không ngừng thu tính mạng của quân địch.- Hiệu suất giết chóc hơi thấp!Nhạc Trọng nhìn qua quân Thái đang ẩn nấp sau công sự che chắn thì nhìn qua bạch cốt ra lệnh:- Xuống dưới giết sạch đám người kia.Quân Thái tuy hoàn toàn bị bắn tỉa của Nhạc Trọng áp chế, nhưng mà bọn họ co rút sau công sự thì ưu thế hỏa lực của Nhạc Trọng cũng không cách nào phát huy hoàn toàn được.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì linh hồn ma hỏa trong mắt của bạch cốt sáng lên, thoáng cái nhảy ra ngoài, giống như chiếc xe tăng lao thẳng về phía quân Thái.Những quân Thái chiến sĩ kia nhìn thấy bạch cốt lao thẳng vào đám người, rất nhiều quân Thái lập tức dốc sức xạ kích vào người của bạch cốt.Thân hình của bạch cốt chớp động vài cái trong mười giây đã lao thẳng về phía quân Thái bên kia, cốt nhận trong tay của nó không ngừng bắn ra ngoài, bắn thủng người của đám quân Thái ở bên ngoài.Bạch cốt bổ nhào tiến vào trận địa của bốn trăm quân Thái bên này, giống như hổ vào bầy dê, không ngừng tàn sát kẻ địch.Bạch cốt nhảy lên một tảng đá lớn, trong tay bắn ra năm gai xương bén nhọn, trực tiếp xuyên thủng đầu của năm tên địch nhân đang ẩn nấp.- Đi chết!

Đi chết!Đột nhiên ở bên kia có sáu tên người cường hóa cầm lấy súng trường lao ra không ngừng bắn lên người của bạch cốt, làn đạn dày đặc bao trùm làm cho nó không cách nào né tránh được.Bạch cốt cũng không có tránh lui, đại lượng viên đạn bắn lên người của nó chỉ làm vô số hoa lửa bắn ra ngoài mà thôi.

Năm ngón tay của nó mở ra, sáu đạo gai xương lập tức bắn ra ngoài cơ thể, thoáng cái đâm xuyên qua đầu của sáu tên người cường hóa này.Gai xương của bạch cốt hất tên, thi thể sáu tên người cường hóa nhanh nhẹn lập tức bay lên trời.Sau khi dễ dàng diệt mười một tên quân Thái thì thân hình của bạch cốt lóe lên và biến mất tại chỗ, thoáng cái xuất hiện bên người của một tên quân Thái, một đạo cốt nhận lóe lên, yết hầu của tên này bị cắt đứt và máu tươi bắn ra xối xả.Bạch cốt vừa mới gia nhập chiến đoàn đã làm nổi lên một tầng gió tanh mưa máu, những quân Thái này không ngừng bắn vào người của nó nhưng từng đạo cốt nhận chớp động, bọn họ bị giết chết.Liên tiếp giết hơn một trăm người thì những quân Thái phía sau lập tức bỏ chạy, bọn họ nhao nhao chạy ra sau công sự ẩn nấp.Bắn tỉa dưới trường của Nhạc Trọng không ngừng tiêu diệt đám quân này.Bọn họ bị bạch cốt truy kích phía sau thì không ngừng bỏ chạy.Cao thủ trong Thái Hưng Hội nhiều như mây, bạch cốt nếu bị những cao thủ này vây công thì chắc chắn bị xé thành phấn vụn.

Nó lúc này đã có trí tuệ sơ cấp cho nên biết được đâu là an toàn.- Đáng chết!Đáng chết!Hỗn đản đáng chết!Mộc Hùng nhìn qua bộ hạ bị giết thì con mắt đỏ lên.

Hắn phái ra năm trăm tên bộ hạ xuất chiến, còn sống trở về cũng chỉ có hai trăm bảy mươi tám người, có hai trăm hai mươi hai người trực tiếp chết trận trên chiến trường, thương vong như vậy làm cho hắn tràn ngập hối hận.Người sống sót bình thường cho dù chết hai ngan thì Mộc Hùng cũng sẽ không quá mức quan tâm, nhưng mà hai trăm người này là tinh nhuệ dưới trướng của hắn.

Bọn họ vừa chết thì thực lực của Mộc Hùng cũng suy yếu gần một phần sáu.Thái Hưng Hội các thủ lĩnh nhìn thấy Mộc Hùng bại lui thì mọi người trầm lặng không nói, trong nội tâm giống như có khối đá bao phủ trong người.

Mộc Hùng phái lính ra chính là tinh nhuệ của Thái Hưng Hội, nhưng mà tinh nhuệ này chưa tới cửa thành phố Thái Sơn đã bị Nhạc Trọng đánh tan.

Trong lòng của bọn họ sinh ra dự cảm xấu.

Không ít người cảm thấy nên rút quân đi cho sớm.Nhưng mà bây giờ nhìn thấy Nhạc Trọng có sức chiến đấu như vậy, rất nhiều thủ lĩnh của Thái Hưng Hội sinh lòng hối hận rất nhiều, nhưng mà không ai dám ra lệnh rút quân.

Bọn họ biết rõ bây giờ là tồn vong của Thái Hưng Hội.

Một khi chiến bại, Thái Hưng Hội sẽ sụp đổ.Quy Kính chau mày đi tới bên người Tiễn Minh Thắng hỏi:- Làm sao bây giờ hội trưởng?Tất cả thủ lĩnh của Thái Hưng Hội bây giờ nhìn qua người của Tiễn Minh Thắng, chờ đợi thủ lĩnh trên danh nghĩa này ra lệnh.

Bọn họ tuy có đủ loại mâu thuẫn, thế nhưng mà vào thời khắc nguy cấp này bọn họ chỉ có thể nghe lệnh của Tiễn Minh Thắng.Tiễn Minh Thắng nhìn qua người Thái Hưng Hội và nói:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Tất cả mọi người chuẩn bị sẵn sàng!

Toàn quân tiến công thành phố Thái Sơn.

Chỉ cho phép tiến lên, không cho phép lui về phía sau.

Bọn chúng tuy hỏa lực mạnh mẽ, nhưng mà chúng ta có người cường hóa thực lực cao cường.

Chỉ cần bị chúng ta cận thân, đó chính là thiên hạ của chúng ta.

Các người nên rút ba mươi người cường hóa cao hơn cấp 30 cho tôi, tôi sẽ dẫn theo bọn họ đột phá.

Một trận chiến này không thành công thì thành nhân!

Chuyện sau này phải nhờ mọi người rồi!- Vâng!- Biết rõ!- Tôi nhất định toàn lực ứng phó!Các thủ lĩnh Thái Hưng Hội cũng bị Tiễn Minh Thắng nói làm cảm động nên đáp ứng.Trên mặt Lỗ Mạn tuy trên mặt mỉm cười cảm động nhưng trong lòng thì cười lạnh:- Một đám không hiểu chiến tranh.

Ngay cả đội dự bị cũng không lâu, toàn quân tấn công như vậy, một khi thất bại, tuyệt đối sẽ đại tan tác.

Tính toán, những tên này cũng không phải là quân nhân, có thể làm được một bước này đã không tệ, trong bọn họ cũng có người cường hóa thực lực cao cường, như thế nào cũng có thể tiêu hao chút thực lực của Nhạc Trọng.Dưới mệnh lệnh của Tiễn Minh Thắng thì đại quân bảy vạn kia lập tức lao lên, cả chi bộ đội giống như thủy triều lao về phía thành phố Thái Sơn công kích, nhìn qua đạo quân cực kỳ hung mãnh.Nhạc Trọng nhìn qua người của Thái Hưng Hội lao lên như thủy triều thì trong lòng lạnh lùng nói:- Chó cùng rứt giậu!Loại công kích biển người này sau khi phát minh ra súng máy hạng nặng cũng đã lăn xuống sân khấu lịch sử.Trước mặt lưới lửa của súng máy thì đến bao nhiêu người sẽ chết bao nhiêu người.

Nhân loại khác với tang thi, chỉ cần thân thể bị bắn trúng bộ vị nào thì bộ vị đó sẽ mất khả năng hoạt động.- Nổ súng!Lúc hơn bảy ngàn quân Thái Hưng Hội xông vào trong tâm bắn của thành phố Thái Sơn thì Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh.Lập tức từ chỗ hỏa lực có viên đạn bắn ra như mưa, lúc này dưới lưới lửa bao trùm, trên chiến trường huyết hoa văng khắp nơi, dám chiến sĩ Thái Hưng Hội ngã xuống như cắt cỏ.Nhìn thấy vô số chiến hữu chết trận thì những quân lính của Thái Hưng Hội không có sĩ khí bao nhiêu thoáng cái không còn sĩ khí, bọn họ nhao nhao quay người chạy ra phía sau.Mộc Hùng hai mắt đỏ thẫm liên tiếp xử bắn hơn mười tên chiến sĩ Thái Hưng Hội từ chiến trường chạy về thì quát lớn.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 667: Đại Bại Thái Hưng HộiNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Không được trốn!

Xông lên cho tao!Xông lên đi, ai dám quay về thì bắn chết!Các người là phản đồ, vì Thái Lan, xông lên cho tao!Bảy tên thủ lĩnh lúc này biến thành kẻ đốc chiến, cưỡng bức những quân lính mới chiêu mộ của Thái xông vào trong thành phố Thái Sơn.

Những quân Thái mới chiêu mộ chính là pháo hôi hấp dẫn hỏa lực của thành phố Thái Sơn, cho chủ lực tấn công vào.Nương theo súng nổ tàn khốc, những quân Thái có ý đồ bỏ chạy đều bị xử bắn.Xông lên phía trước là chết lui ra phía sau cũng chết, những quân Thái trên chiến trường lâm vào cảnh tiến thoái lưỡng nan, bọn họ bất đắc dĩ, cuối cùng nhất chỉ có thể xông vào thành phố Thái Sơn.Nhạc Trọng nhìn qua hành động quyết tử của quân Thái xông vào thành phố Thái Sơn thì khen một câu.- Thật hung hãn!Nhưng mà dù hung hãn thì thân thể máu thịt khó ngăn cản được mưa đạn, dưới hỏa lực hung hãn trong thành phố Thái Sơn thì quân Thái ngã vào vũng máu.Tuy bọn họ tiến công hung mãnh, dù sao cũng chỉ là những người mới chiêu mộ vào chưa từng được huấn luyện gì cả, dưới làn mưa đạn bọn họ chỉ có thể bất lực mà thôi.- Ồ!

Những tên kia là tinh anh của Thái Hưng Hội sao?Nhạc Trọng đứng ở công sự thành phố Thái Sơn quan sát cả chiến trường, đột nhiên hắn nhìn thấy những người kia lao tới thành phố Thái Sơn giống như đao nhọn xuyên qua mưa đạn.Thời điểm những viên đạn bắn vào người của họ đều thập phần quỷ dị vặn vẹo bắn sang nơi khác, cho dù một doanh công kích nhưng mà bọn họ xông tới thành phố Thái Sơn không có bị thương.- Tốt lắm!Nhạc Trọng ở xa xa nhìn qua đám pháo binh và ra lệnh.- Nã pháo!Những chiếc pháo tự hành đang chờ lệnh lập tức nổ súng, từng viên đạn pháo bay thẳng về phía Tiễn Minh Thắng và tinh nhuệ của Thái Hưng Hội.- Đáng chết!Nhìn thấy hỏa lực bao trùm dày đặc, trong lòng Tiễn Minh Thắng lập tức sinh ra dụ cảm không tốt, hắn lập tức phát động kỹ năng thao túng băng hàn cấp hai, ngưng tụ ra một tầng băng dày đặc bao quanh thân thể.Mà trong tinh nhuệ của Thái Hưng Hội tất cả mọi người sử dụng kỹ năng của mình, tường cây, niệm động lực bích chướng, thành lũy nham thạch, phong chi bích chướng các loại kỹ năng phòng ngự không ngừng hiện ra.Sau một khắc thì vô số đạn pháo rơi vào Tiễn Minh Thắng và đám tinh nhuệ, âm thanh nổ ầm ầm vang lên.

Nổ tung khủng bố làm người của Tiễn Minh Thắng văng khắp nơi, chung quanh chỉ có đá vụn và hố to mà thôi.Pháo kích khủng bố bắn ra bốn lượt, dưới bốn lượt bắn bao trùm như vậy, tất cả người chống cự đều chết cả, sóng xung kích cuồng bạo và mảnh đạn văng khắp nơi, cắn nuốt tất cả chung quanh.Sau khi bụi mù tán đi, Tiễn Minh Thắng không còn, chỉ còn lại tay chân cụt mà thôi.Những người cường hóa tinh anh trên cấp ba mươi cũng biến mất hoàn toàn, không một người còn sống.

Thủ lĩnh Thái Hưng Hội Tiễn Minh Thắng còn chưa phát huy sức chiến đấu cường hoành của mình thì đã chết trận.- Tiễn Minh Thắng chết?- Hội trưởng chết?- Hội trưởng chết!"..."

Nhìn thấy quân của Tiễn Minh Thắng bị pháo kích bao trùm, trong lòng đám thủ lĩnh Thái Hưng Hội lập tức trì trệ, trong nội tâm trống rỗng.

Binh sĩ dưới trướng của bọn họ cũng tán loạn rồi.Nhạc Trọng nhạy cảm bắt được thời cơ đã tới.- Doanh bọc thép thứ nhất xuất kích!

Binh doanh thứ hai tấn công!Cửa lớn ở thành phố Thái Sơn lập tức mở rộng ra, từ bên trong có hai mươi chiếc xe tăng chủ lực chạy ra ngoài, mười lăm chiếc chiến xa bộ binh, bốn mươi chiếc xe súng máy hạng nặng bọc théo lao vào trong trận địa của Thái Hưng Hội.Hai mươi chiếc xe tăng chủ lực giống như hổ vào trong bầu dê, những nơi đi qua ai chống cự đều biến thành thi thể.

Chỉ cần trên đất bằng thì không có lực lượng nào ngăn cản nó được.Sau khi doanh bọc thép nghiền áp qua, Thái Hưng Hội sĩ khí vốn yếu ớt thì lập tức sụp đổ, vô số quân của Thái Hưng Hội bị đánh tơi bời, vứt bỏ vũ khí của mình chạy về phương xa, hơn nữa chiến sĩ Thái Hưng Hội cũng vứt bỏ vũ khí đầu hàng.Mộc Hùng nhìn qua chiến trường sụp đổ thì sắc mặt như tro tàn, lẩm bẩm.- Tại sao có thể như vậy?

Tại sao có thể như vậy?

Chúng ta có hơn bảy vạn người mà?

Tại sao?Quy Kính sắc mặt tái nhợt nói:- Mau chạy đi!Nếu không trốn thì chúng ta sẽ bị bắt làm tù binh đấy.Diêu Lập Hóa thấy tình thế không ổn thì sớm đào tẩu ngay.Binh bại như núi đổ, vốn sĩ khí như cầu vồng công kích thẳng vào thành phố Thái Sơn thì bây giờ quân của Thái Hưng Hội sụp đổ, khắp nơi đều là người chạy trốn.Dưới hào khí khủng hoảng này, tuy nhiên không ít người cường hóa quân Thái có hỏa lực đánh một trận, nhưng mà bây giờ bọn họ lập tức bỏ chạy nhanh hơn những người khác.Nhạc Trọng đối chiến đoán chừng không có gì biến hóa, hắn cho doanh bọc théo và một doanh đánh tan sĩ khí của Thái Hưng Hội.

Không nghĩ tới dưới một kích của hắn thì Thái Hưng Hội hoàn toàn bị đánh tan, hắn lập tức phái hai binh doanh ra bắt tù binh.Trong quá trình truy kích mầy dặm, Nhạc Trọng lúc này mới thu binh quay trở lại thành phố Thái Sơn.

Một trận chiến này Nhạc Trọng tổng cộng tiêu diệt quân Thái hơn một vạn người, đồng thời tù binh hơn bốn vạn, bản thân thương vong cũng chỉ có bốn mươi lăm người.

Bốn mươi lăm người này đại bộ phận trong quá trình truy kích bị người cường hóa của đối phương đánh chết.Thái Hưng Hội bộ đội huấn luyện, kinh nghiệm chiến đấu, trang bị kém xa quân của Nhạc Trọng.

Nếu như Nhạc Trọng cường công căn cứ Thái Hưng Hội có lẽ chiếm địa lợi thì Thái Hưng Hội làm cho Nhạc Trọng thương vong không nhỏ.

Nhưng mà Thái Hưng Hội công thành, chuyện này trên cơ bản bọn họ thất bại rồi.Đánh tan Thái Hưng Hội xong, quân của Nhạc Trọng bắt đầu quét dọn chiến trường.Trong tận thế lương thực, dược vật đều là tài nguyên cực kỳ trân quý, Nhạc Trọng không lãng phí những thứ này trên người những kẻ bị thương.

Trong tay hắn dược vật quý giá đều dùng cho bản thân mình.Hơn bốn vạn tù binh của Thái Hưng Hội trực tiếp bị Nhạc Trọng giáng làm đầy tớ, cho vào trong nhà xưởng nghiền áp sức lao động của bọn họ.Đánh tan chủ lực của Thái Hưng Hội thì Nhạc Trọng có suy nghĩ này đầu tiên.- Có nên đánh tổng bộ của Thái Hưng Hội hay không?Nhạc Trọng trầm tư một hồi vẫn buông tha ý nghĩ mê người này.

Đầu tiên: Thái Hưng Hội chủ lực tuy bị hắn đánh bại, nhưng mà chưa bị diệt hoàn toàn, còn có được sức chiến đấu nhất định.

Thứ hai: muốn tiêu diệt Thái Hưng Hội phải điều động đại quân, một khi thời tiết biến hóa, quân của hắn sẽ bị diệt ngoài thiên nhiên.

Thứ ba: dùng tình trạng quẫn bách của Thái Hưng Hội hiện tại rất khó khăn, không cần hắn ra tay cũng tự hành sụp đổ.

Thứ tư: Chủ lực của hắn nằm ở Quảng Tây mà không phải Thái Lan, mà muốn đi qua đánh Thái Hưng Hội thì phải vượt qua khu vực có bốn trăm vạn tang thi, đây là khu vực giảm xóc.Một phương diện khác, sáu thủ lĩnh của Thái Hưng Hội còn sót lại lập tức chạy xuống đêm từ thành phố Thái Sơn ra ngoài năm mươi dặm tới một thị trấn nhỏ mới thở ra một hơi.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 668: Biến Loạn. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng mà lúc này tàn quân của Thái Hưng Hội chỉ còn không tới bốn ngàn người, bốn ngàn người này lệ thuộc vào sáu thủ lĩnh.

Những người mới chiêu mộ vào thì không nhìn thấy bóng dáng.Diêu Lập Hóa đem năm tên thủ lĩnh của Thái Hưng Hội tụ tập lại và nói chuyện:- Hội trưởng đã chết!

Hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?

Tất cả mọi người nên nói một câu đi!Mộc Hùng vẻ mặt dữ tợn gương mặt có chút vặn vẹo rống lớn lên:- Chúng ta trở về mang theo những người còn lại liều với Nhạc Trọng.Mộc Hùng là một người cường hóa cao cấp có bản lĩnh chiến đấu mạnh mẽ, nhưng mà hắn không có đầu óc mà chỉ biết dùng cơ bắp giải quyết vấn đề.Minh Uy Hợp chau mày trực tiếp bác bỏ:- Không được!

Không có vũ khí đạn dược, cho dù mang nhiều người hơn nữa cũng không thể làm gì được Nhạc Trọng cả.Bây giờ không phải là cổ đại, chiến thuật biển người trước mặt vũ khí hạng nặng không đủ nhìn.

Một cuộc chiến hôm nay Thái Hưng Hội bọn họ chính thức biết được chênh lệch giữa mình và Nhạc Trọng.

Không có hỏa lực sung túc, bọn họ cưỡng ép giao chiến với Nhạc Trọng chỉ có con đường chết mà thôi.Trong mắt Quy Kính hiện ra một tia hàn quang và chậm rãi nói ra:- Chúng ta bại lần này!

Chuyện duy nhất chúng ta cần phải làm chính là dẫn người của mình di động vào trong rừng nhiệt đới.Quy Kính đề nghị này chính là trực tiếp giải thể Thái Hưng Hội.

Lúc này Thái Hưng Hội chiến bại, lương thực sắp tiêu hao hầu như không còn.

Bọn họ dẫn người vào trong rừng nhiệt đới còn có đường sinh cơ.Đương nhiên lựa chọn này vô cùng tàn khốc, lương thực hơn mười vạn nhân khẩu cũng không phải dễ dàng tìm được, mà biến dị thú trong rừng nhiệt đới cũng không phải là đối tượng dễ chọc.

Tất cả mọi người biết rõ ràng, một khi Thái Hưng Hội phân liệt, từng người phân tán trong rừng, hơn mười vạn nhân khẩu còn sống được ba vạn đã là không tưởng tượng nổi.Phải biết rằng trốn trong trấn sau một hồi bão tuyết là làm mấy ngàn người chết, nếu như đi vào trong rừng nhiệt đới, một hồi bão tuyết chết không biết bao nhiêu người.

Trừ phi bọn họ có thể tìm được động lớn tránh rét.Trần Thư trầm mặc một hồi vẫn lên tiếng bác bỏ.- Không được, như vậy sẽ chết rất nhiều người!

NHững người đó là đồng bào của chúng ta, không dễ dàng buông tha.Phạm Thiểm vẫn một mực bảo trì trầm mặc và không ngừng suy nghĩ, trong mắt có tinh quang kỳ dị hiện ra.Quy Kính hỏi ngược lại:- Lương thực làm sao bây giờ?

Anh đi tìm lương thực cho bọn họ sao?

Anh có bổn sự tìm được nhiều lương thực như vậy không?

Chỉ cần anh cung cấp đủ lương thực thì tôi sẽ ủng hộ anh đấy!- Anh!Trần Thư trừng Quy Kính và hừ lạnh không nói gì nữa.Lương thực chính là vấn đề làm phức tạp Thái Hưng Hội hơn mười vạn nhân khẩu, khó khăn không nhó, nếu không phải vì lương thực khan hiếm, Thái Hưng Hội cũng không có tấn công vào Nhạc Trọng làm cái gì.

Nhưng mà bọn họ quá thiếu lương thực.Vẫn bảo trì trầm mặc Phạm Thiểm đột nhiên đề nghị:- Chúng ta cùng Nhạc Trọng tiến hành đàm phán, các người thấy thế nào?Mộc Hùng nghe được cái tên Nhạc Trọng là lập tức nổi trận lôi đình, trầm giọng nói:- Không được!

Tuyệt đối không được!

Nhạc Trọng đã đồ sát nhiều đồng bào của chúng ta, là ác ma.

Chúng ta không thể nào đàm phán với kẻ như vậy được.

Phạm Thiểm, anh chính là phản đồ của Thái Lan, muốn phản bội dân Thái Lan sao?Quy Kính âm dương quái khí nói ra:- Vậy hôm nay Thái Hưng Hội chúng ta chiến bại chật vật như vậy, thì ra là có phản đồ.Minh Uy Hợp vẻ mặt tái nhợt quát:- Phạm Thiểm, chẳng lẽ anh phụ lòng đồng bào đã chết sao?

Chúng ta sao có thể khuất phục quân xâm lược?

Anh muốn làm quân bán nước sao?Trần Thư có chút muốn nói cái gì, nhưng khi nhìn thấy Mộc Hùng ba người hùng hổ như vậy thì hắn trầm mặc.Sáu đại thủ lĩnh của Thái Hưng Hội đều là người tiến hóa thực lực cường hoành, cho dù bọn họ trốn vào trong rừng, chỉ cần không gặp những biến dị thú cấp ba hoặc là thú đàn mạnh mẽ sẽ không chết được.

Đương nhiên trong rừng không an toàn và thoải mái như trong thành trấn.Phạm Thiểm sắc mặt không thay đổi cứng rắn nói ra:- Các người không đồng ý thì thôi.Diêu Lập Hóa khuyên bảo:- Tính toán!

Tất cả mọi người cũng vì quốc gia và nhân dân.Đúng lúc này, năm tên quân Thái đột nhiên vẻ mặt lo lắng chạy vào trong phòng hội nghị.- Thủ lĩnh!

Tôi có chuyện quan trọng cần bẩm báo.Trong phòng hội nghị Quy Kính và các thủ lĩnh khác lập tức chú ý tới chuyện này.Trong lúc này, hai mắt Diêu Lập Hóa ngưng tụ, nhanh chóng rút khẩu súng ra và bóp cò về phía Mộc Hùng và nhanh chóng phát động kỹ năng cường hoành.Viên đạn ẩn chứa lực lượng khủng bố bắn vào đầu của Mộc Hùng, làm cho đầu của Mộc Hùng là người tiến hóa cao cấp có một vết đạn.Ở bên kia Phạm Thiểm tay phải đột nhiên hiện ra dao găm bén nhọn, hắn phát động kỹ năng di động cao tốc cấp hai, hắn giống như ảo ảnh xuất hiện trước người của Minh Uy Hợp, chủy thủ trong tay xuyên qua yết hầu của Minh Uy Hợp.- Các người muốn làm gì?Quy Kính cũng là người thân kinh bách chiến, hắn là người tiến hóa cường độ, lực lượng song thuộc tính, hắn vừa sợ vừa giận phát động kỹ năng cấp hai thân thể mai rùa, da thịt của hắn giống như nhiễm lên một tầng mai rùa bảo vệ.Dưới phòng ngự của thân thể, thân thể Quy Kính thậm chí có thể ngăn cản đạn 25 li mà không bị thương.

Đồng thời hắn có lực lượng khổng lồ đánh ra một quyền, trong bảy thủ lĩnh Thái Hưng Hội thì Quy Kính cũng được xếp vào hàng đầu.Đúng lúc này cửa ra vào có năm tên quân sĩ Thái xông vào, lập tức xông qua phía Quy Kính.Quy Kính một quyền đánh lên người của một tên quân Thái, tên quân Thái này trúng một quyền vào người và thân thể lập tức bay ngược ra phía sau.

Hắn tiện tay hất lên, thi thể tên quân Thái này giống như đạn pháo xông qua phía bốn người kia.Diêu Lập Hóa lúc này nhìn qua Trần Thư đứng ngây người ở bên cạnh, nói:- Trần Thư!

Mục tiêu của chúng tôi là Quy Kính, Mộc Hùng, Minh Uy Hợp ba người!

Cho tương lai của Thái Hưng Hội và hơn mười vạn đồng bào còn sống, thỉnh anh giúp một tay!Viên đạn này bắn vào tay của Quy Kính, thân thể của hắn xuất hiện lỗ máu, hắn tuy có thân thể cứng như mai rùa, cũng không cách ngăn cản được viên đạn trải qua kỹ năng cường hóa viên đạn chuyên dụng.Mà thân hình của Phạm Thiểm ở bên kia chớp động, giống như u linh không ngừng xuyên thẳng qua người của Quy Kính bên này, chủy thủ trong tay thỉnh thoảng đâm vào người của Quy Kính, đâm ra từng dấu bạch ngân, nhưng không cách nào pá được thân thể của Quy Kính.Đối với người tiến hóa nhanh nhẹn thì một đao của bọn họ đâm vào con rùa có phòng ngự giống như xe tăng thì bất lực.

Bọn họ vẫn phải bảo trì cảnh giác cao độ, một khi bọn họ bị nười có thực lực cườn hoành và thế lực nào khác bắt được, chỉ cần một kích thì bọn họ bị đối phương tiêu diệt.Quy Kính nhìn chung quanh phòng hội nghị một lần và phóng ra ngoài cửa, hắn hiện đang suy nghĩ phải ra khỏi nơi này.Bốn tên quân Thái đang xông qua phía Quy Kính, ý đồ ngăn cản Quy Kính chạy trốn.24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 669: Biến Loạn. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnQuy Kính một quyền đánh lên người của một tên quân Thái làm đầu của tên quân Thái này nát bấy.

Hắn tiện tay dùng sức xé một tên quân Thái thành hai nửa, máu tươi cùng nội tạng bắn tung tóe trên đất.

Hắn một cước đá vào người của tên quân Thái khác, tên quân Thái này giống như đạn pháo bắn vào trên tường, vỡ thành thịt vụn.

Hắn tiện tay vỗ một cái làm cho tên cuối cùng chết tại chỗ.Quy Kính thoáng như ma thần đồ sát đám quân Thái bình thường như cắt rau, Diêu Lập Hóa đã phát động kỹ năng cường hóa viên đạn bắn vào Quy Kính, một viên đạn bắn lên người của Quy Kính tạo thành lỗ máu.

Hắn lập tức thấy Quy Kính muốn chạy thì không nhịn được rống lên:- Trần Thư!

Anh còn chưa động thủ sao?Nghe Diêu Lập Hóa phẫn nộ gầm rú, Trần Thư thở dài, trong mắt hiện ra hàn quang và phát động kỹ năng thao túng trọng lực cấp hai, lập tức trọng lực gấp tám lần bao phủ thân thể của Quy Kính, làm cho thân thể của Quy Kính thoáng cái chậm đi thật nhiều.Mặt khác Diêu Lập Hóa cũng bắt lấy cơ hội này, hai mắt ngưng tụ, hao phí đại lượng tinh thần lực cùng thể lực phát động kỹ năng cường hóa viên đạn bắn vào đầu của Quy Kính.Ánh lửa chớp động, một viên đạn mang theo sức lực khổng lồ bắn vào đầu của Quy Kính.Quy Kính đem hết toàn lực dùng sức di động thân thể thoát ra khỏi trọng lực gấp tám lần, hành động của hắn quá chậm chạp thì hắn không thể né tránh viên đạn bắn tới.

Thân thể của hắn giống như bông rách lao lên vách tường, khóe miệng co quắp động vài cái, hào quang trong mắt ảm đạm nhiều.Nhìn thấy Quy Kính tử vong, Diêu Lập Hóa lúc này mới buông lỏng một hơi, ánh mắt của hắn phức tạp nhin qua thi thể bọn người Quy Kính và đi ra bên ngoài.Ngày hôm sau, một cỗ xe Jeep đi tới cửa ra vào thành phố Thái Sơn.- Người tới dừng bước!Xuống xe!Một tên chiến sĩ ở cửa ra vào lập tức nói với người trong xe.Từ trên chiếc xe Jeep đ xuống có hai nam hai nữ, một người cầm đầu chính là Diêu Lập Hóa.

Mặt nam nhân khác là bảo tiêu trẻ tuổi.

Mà đứng bên cạnh Diêu Lập Hóa chính là hai nữ nhân mười tám mười chín tuổi, làn da trắng nõn kiều nộn, mái tóc đen như mun, dáng người thon dài gợi cảm, hai ngọn núi tuy không xưng là to lớn nhưng mà cũng đầy đặn, mặt trứng ngỗng, dung nhan tinh xảo, trên người mang theo khí tức làm cho người ta yêu thương.

Một nữ nhân dáng người thon gầy thắt tóc đuôi ngựa, tuổi chừng mười một mười hai tuổi, dung nhan tinh xảo, làn da tuyết trắng vô cùng đáng yêu.Diêu Lập Hóa thập phần hòa ái nhìn qua tên chiến sĩ kia, nói:- Tôi là một trong các thủ lĩnh Thái Hưng Hội Diêu Lập Hóa, hôm nay đến đây cầu kiến Nhạc Trọng!

Thỉnh thông báo.- Tìm chờ một chút!Tên chiến sĩ này nhìn hai nữ nhân một chút rồi quay người đi vào trong thông báo.Không lâu Bạch Tiểu Thắng từ bên trong thành phố Thái Sơn đi tới, hắn tham lam nhìn chằm chằm vào hai nữ hài sau đó nhìn qua Diêu Lập Hóa thản nhiên nói:- Đi theo tôi!Con mắt Diêu Lập Hóa cẩn thận dò xét Bạch Tiểu Thắng một lần, chỉ thấy Bạch Tiểu Thắng dẫn theo ba mươi tên có khí chất bưu hãn, đồng thời hắn mơ hồ cảm giác được khí thế của mấy tên chiến sĩ này tỏa ra ngoài, mỗi tên cũng có uy hiếp không nhỏ tới hắn.Trong lòng Diêu Lập Hóa có chút trầm xuống:- Dưới trướng của Nhạc Trọng quả nhiên ngọa hổ tàng long, cao thủ như mây.Vốn Diêu Lập Hóa còn cho rằng Nhạc Trọng chỉ có súng đạn là nhiều, cao thủ có lẽ không nhiều, trong nội tâm còn mơ hồ có chút ngạo khí, nhưng mà khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thắng mang theo ba mươi tên người cường hóa hơn cấp 40 xuất hiện, trong lòng của hắn chút đắc ý kia không còn gì nữa.Diêu Lập Hóa tiến vào thành phố Thái Sơn thì nhìn thấy trong thành phố Thái Sơn tu kiến nhiều lô cốt, công sự kiên cố, một rất nhiều súng máy hạng nặng thủ hộ ở những khu vực giao thông, một tên chiến sĩ sát khí cường hãn đóng ở đây quan sát mọi người chung quanh.Diêu Lập Hóa lần đầu tiên nhìn thấy quân tinh nhuệ như vậy.

Thái Hưng Hội trường kỳ chiến đấu với biến dị thú cho nên cao thủ không ít, nhưng mà cao thủ khí tức như vậy không nhiều lắm.Diêu Lập Hóa nhìn thấy thành phố Thái Sơn phòng thủ nghiêm ngặt như vậy trong nội tâm chậm rãi cảm thán:- Quả nhiên thực lực của hắn mình không thể chống lại!Dùng thực lực của Thái Hưng Hội thì muốn tấn công thành phố Thái Sơn là thành phố phòng ngự kiên cố như vậy chỉ có con đường chết, song phương thực lực chênh lệch quá lớn, Diêu Lập Hóa lần nữa nhận thức rõ điểm này.Dưới sự dẫn dắt của Bạch Tiểu Thắng thì Diêu Lập Hóa đi tới trước người Nhạc Trọng.Nhìn thấy trong phòng có tiểu loli Mạc Hương Lăng mặc quân trang màu xanh, nhìn qua vô cùng xinh đẹp đang pha trà cho Nhạc Trọng cùng Diêu Lập Hóa, trực tiếp ngồi ở bên người của Nhạc Trọng.Đồng thời ở bên người của Nhạc Trọng còn có Minh Giai Giai là tiểu loli đáng yêu đang ngồi xụ mặt.- Hứng thú của hắn quả nhiên biến thái a!Diêu Lập Hóa có chút cổ quái nhìn hai tiểu loli bên người của Nhạc Trọng thầm suy nghĩ.Nhạc Trọng bưng chén Thần Tuyền Trà lẳng lặng uống một ngụm nhìn qua Diêu Lập Hóa và trực tiếp nói ra thân phận của hắn:- Một trong bảy thủ lĩnh Thái Hưng Hội Diêu Lập Hóa, anh tới đây có chuyện gì?

Tôi nhớ ngày hôm qua các người vừa tấn công tôi, hiện tại lại vô liêm sỉ chạy tới đây, muốn gì?- Nhạc Trọng thủ lĩnh, đối với chuyện hôm nay tôi thay mặt Thái Hưng Hội chân thành xin lỗi anh vậy!Diêu Lập Hóa đứng lên cúi người xin lỗi Nhạc Trọng.Tuy trong lòng nghĩ như vậy, Diêu Lập Hóa hận không thể giết Nhạc Trọng là kẻ giết hơn hai vạn Thái Lan kẻ xâm lược.

Nhưng mà hắn không thể trái với lương tâm tỏ vẻ áy náy với Nhạc Trọng.

Đơn giản là quá yếu!

Quá yếu!Kẻ yếu không có khả năng nói chuyện!Diêu Lập Hóa cúi đầu trầm giọng nói ra:Nhạc Trọng hai mắt phát lạnh và sát ý từ trong lòng dâng lên, nói:- Một câu xin lỗi tính toán là xong sao?

Chúng tôi chết nhiều người như vậy thì tính sao bây giờ?

Xin lỗi phải xuất thành ý!

Nếu không trong vòng một tháng tôi không ngại tiêu diệt Thái Hưng Hội.

Tôi dám giết một vạn người thì cũng dám giết hai vạn người.

Sát ý khủng khiếp của Nhạc Trọng tác dụng, sắc mặt của Diêu Lập Hóa hơi đổi, hắn mơ hồ bị sát ý của Nhạc Trọng làm ảnh hưởng, đứng là trong lòng sinh ra ý khiếp đảm.Mà tên bảo tiêu bên người của Diêu Lập Hóa thoáng cái lui ra phía sau ba bước, sắc mặt hoảng sợ.Mỹ nữ bên người Diêu Lập Hóa thoáng cái sắc mặt tái nhợt, thân thể mềm mại đã lạnh run.Gương mặt tiểu loli Thái Lan kia thoáng cái hoảng sợ và khóc lên.Lúc tiểu loli Thái Lan vừa khóc lên thì sát ý cuồng bạo của Nhạc Trọng nhạt đi nhiều, mọi người cũng không còn cảm thấy lạnh run nữa.Thân thể Nhạc Trọng thoáng cái ngồi lên ghế sa *** nhìn Diêu Lập Hóa.

Tuy trong nội tâm muốn xuất binh đánh Thái Hưng Hội, nhưng mà hắn không ngại dùng làm thẻ đánh bạc với Diêu Lập Hóa.Diêu Lập Hóa trên lưng đổ mồ hôi lạnh, Nhạc Trọng gây áp lực còn mạnh hơn Tiễn Minh Thắng không chỉ mười lần, hắn trầm mặc nói:- Hết sức xin lỗi Nhạc Trọng thủ lĩnh.

Thái Hưng Hội có ba trăm nữ nhân người Hoa, xem như bồi tội ngài vậy!24-12-2014, 11:12 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 670: Đàm PhánNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTiến công thành phố Thái Sơn thì Thái Hưng Hội đã điều nhiều người Hoa làm nô dịch công thành.

Nhưng mà nữ nhân người Hoa thì ở lại trong trong thành thị.Nhạc Trọng hai mắt băng hàn lạnh lùng uy hiếp nói:- Nữ nhân người Hoa vốn cũng là người Hoa.

Anh đưa cho tôi là chuyện thiên kinh địa nghĩa.

Muốn dẹp loạn lửa giận của tôi thì phải trả nữ nhân người Hoa và đem năm trăm nữ nhân người Thái tới!

Nếu không đáp ứng thì tự mình tôi mang binh đi lấy, đến lúc đó, anh đừng trách tôi không lưu tình.Diêu Lập Hóa vội vàng lớn tiếng đồng ý:- Tốt!Tôi đáp ứng anh!Nếu như bị Nhạc Trọng mang binh đánh vào hang ổ Thái Hưng Hội thì đó không còn dùng ngàn để tính.

Hiện tại chẳng bằng giao tám trăm nữ nhân dẹp tan lửa giận trong lòng Nhạc Trọng, Diêu Lập Hóa cảm thấy đây là chuyện có lợi..Thái Hưng Hội nhân khẩu nhiều, hơn nữa nữ nhiều nam ít, tỷ lệ nam nữ mất cân đối nghiêm trọng, cho Nhạc Trọng tám trăm người cũng không đáng chút nào.

Nếu như Nhạc Trọng vẫn trầm mê trong ôn nhu thì hắn cũng vui vẻ.Nhạc Trọng nhìn Diêu Lập Hóa và lãnh đạm nói:- Tốt, anh có thể đi đi.

Trong hai tuần tôi phải thấy được người.

Nếu không đừng trách tôi không khách khí.Diêu Lập Hóa buông lỏng một hơi, lại vội vàng nói ra:- Chờ một chút.

Nhạc Trọng thủ lĩnh, tôi còn có chuyện thương lượng với anh!- Chuyện gì?Diêu Lập Hóa đã được nhìn thấy Nhạc Trọng không nói đạo lý, hắn đối với Nhạc Trọng viện trợ không ràng buộc không ôm hi vọng gì.

Hắn lựa chọn giao dịch với Nhạc Trọng chỉ có phương pháp này:- Tôi hy vọng anh có thể viện trợ một vạn tấn lương thực cho Thái Hưng Hội, để cho Thái Hưng Hội có thể vượt qua mùa đông này.Nhạc Trọng sảng khoái khai ra điều kiện:- Có thể!

Trang bị thần ma, sách kỹ năng, sắt thép, súng ống đạn dược, y dược, máy móc tinh vi, mỹ nữ, vỏ đạn, tinh hạch biến dị thú, huyết nhục, huyết tinh, xương cốt, nô lệ, dầu nhiên liệu, xe bọc thép, những thứ này đều có thể dùng đổi lương thực.Nghe được điều kiện của Nhạc Trọng thì Diêu Lập Hóa thoáng cái lâm vào trầm tư, Nhạc Trọng yêu cầu những thứ đều là thứ thưa thớt trong tận thế, thậm chí đối với một thế lực mà nói là không thể thiếu.Diêu Lập Hóa đột nhiên hai mắt tỏa sáng nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Tinh hạch!Một quả tinh hạch có thể đổi bao nhiêu lương thực?Tinh hạch loại vật này Thái Hưng Hội có không ít, những thứ này trừ lấp lánh ra không có công dụng nào khác.

Tinh hạch vừa mới xuất hiện thì cực kỳ quý trọng, nhưng mà bây giờ đã biến thành trang sức như kim cương, hoàng kim là thứ không đáng tiền.Nhạc Trọng không đếm xỉa tới nói ra:- Tinh hạch bình thường một quả một cân lương thực, tinh hạch cấp hai tinh hạch một quả hai mươi cân lương thực, tinh hạch cấp ba một quả bốn trăm cân lương thực, tinh hạch cấp bốn bốn ngàn cân lương thực, tinh hạch cấp năm bốn vạn cân lương thực.Tác dụng của tinh hạch có nhiều người không biết.

Đây là thời cơ thu mua tốt nhất, Nhạc Trọng lúc này mới khai ra cái giá đen như vậy.

Không phải hắn khai cái giá không cao, mà hắn khai giá càng cao thì tinh hạch này mới đáng để người ta đi tìm kiếm.Diêu Lập Hóa nghe Nhạc Trọng nói thì hưng phấn.- Chúng tôi có thể bán ra hai ngàn miếng tinh hạch bình thường, một trăm ba mươi miếng tinh hạch cấp hai, năm miếng tinh hạch cấp ba.Trong Thái Hưng Hội cao thủ nhiều như mây, săn giết biến dị thú cũng không ít.

Cũng có người may mắn gặp qua thi thể biến dị thú cấp ba và đạt được tinh hạch cấp ba.Nhạc Trọng nhìn qua Mạc Hương Lăng điểm một ngón tay nói:- Ân!

Những chuyện cụ thể nói với nàng đi!Mạc Hương Lăng lúc này là tiểu loli trưởng thành sớm, nàng là súng nhi của trời, chẳng những thiên phú chiến đấu tốt, đồng thời bởi vì trải qua nhiều kinh nghiệm xã hội trắc trở.

Tính tình của nàng cũng thành thục sớm hơn thật nhiều.Nếu như bàn lực lượng chiến đấu thì Mạc Hương Lăng so ra kém xa Nhạc Trọng, nhưng nếu bàn về cơ linh giảo hoạt thì mười Nhạc Trọng cũng không sánh bằng Mạc Hương Lăng.Mạc Hương Lăng nhìn qua Diêu Lập Hóa nhoẻn miệng cười nói:- Ngài khỏe!

Tôi là Mạc Hương Lăng.Diêu Lập Hóa có chút cổ quái nhìn Mạc Hương Lăng sau đó bắt đầu tiến hành đàm phán buôn bán với Mạc Hương Lăng.Trải qua đấu võ mồm kịch liệt, mặt mũi Diêu Lập Hóa tràn ngập mồ hôi mới cùng Mạc Hương Lăng quyết định hợp đồng buôn bán.Trong hợp đồng buôn bán này, Diêu Lập Hóa trả giá cực lớn, hắn bị buộc giao ra hai trăm trang bị thần ma, bốn mươi bản kỹ năng cấp ba, ba trăm tấn sắt thép, hai ngàn miếng tinh hạch bình thường, một trăm ba mươi miếng tinh hạch cấp hai, năm miếng tinh hạch cấp ba, một trăm miếng huyết tinh, hai mươi vạn vỏ đạn, tám chiếc xe súng máy, một tấn dầu nhiên liệu, năm tấn xương biến dị thú đủ chủng loại, một ngàn tên mỹ nữ Thái Lan và các thứ khác đổi lấy một vạn tấn lương thực.Nếu như trong thành phố Quý Trữ dựa theo giá này, một trăm món trang bị thần ma là đổi được một vạn tấn lương thực.Sau khi đàm phán hoàn thành thì Diêu Lập Hóa mới chậm rãi buông lỏng một hơi, trong nội tâm tràn ngập đắng chát.Đàm phán lúc này Diêu Lập Hóa biết rõ chính mình thiệt thòi lớn.

Một mặt là bởi vì Mạc Hương Lăng cơ linh thông minh, giảo hoạt thiện biện, một phương diện khác chính là trọng yếu nhất, chính là Thái Hưng Hội cần một vạn tấn lương thực này, quá trọng yếu.Không có một vạn tấn lương thực, Thái Hưng Hội người sống sót căn bản sống không qua mùa đông này.

Chính là vì như thế, Diêu Lập Hóa chỉ có thể vừa đàm phán vừa lùi, thẳng tới khi lui tới mấu chốt.Diêu Lập Hóa quay đầu nhìn Nhạc Trọng và giới thiệu hai nữ nhân bên cạnh cho Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, đây là công chúa Thái Lan Nguyễn Lan cùng tiểu công chúa Nguyễn Cúc.

Chính là Thái Hưng Hội tặng ngài.Diêu Lập Hóa mới nói tiếp:- Bây giờ đúng là không còn quốc vương.

Nhưng mà các nàng vẫn có huyết thống hoàn thất.Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc xác thực là công chúa vương triều Adulyadej (Éo hiểu sao ra họ Nguyễn).

Trước tận thế trải qua sinh hoạt như thiên kim, sinh hoạt như bình thường.

Sau tận thế thì các nàng rơi vào trong tay của Diêu Lập Hóa, Diêu Lập Hóa chợt xem các nàng như thẻ đánh bạcDiêu Lập Hóa biết rõ thân phận nữ nhân càng tôn quý thì càng dễ hấp dẫn nam nhân chiếm giữ.

Bản thân của hắn tuy chướng mắt Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc là huyết thống cao quý, nhưng mà hấp dẫn không ít ánh mắt cường giả khác.

Đồng thời Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc đúng là trải qua giáo dục hoàng tộc và dung nhan hài lòng, là tài nguyên mỹ nữ trân quý nhất của Diêu Lập Hóa.Nghe Diêu Lập Hóa nói thì trong mắt nam nhân bên cạnh Diêu Lập Hóa hiện ra vẻ đau lòng, hắn có chút si ngốc nhìn qua dung nhan tuyệt thế của Nguyễn Lan và trong lòng như có cái gì nát bấy.Nhạc Trọng nhìn Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc là hai mỹ nữ hoàng tốc khí chất xuất chúng, nói:- Tôi còn thiếu hai thị nữ, cho các người tới đi.Nguyễn Lan nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì cắn răng nắm chặt tay.Trước tận thế với dung mạo và thân phận của nàng có không ít người theo đuổi và muốn lấy làm vợ, muốn chiếm được nụ cười của hồng nhan.

Nhưng mà bây giờ là tận thế, thân phận của nàng cũng chỉ là món hàng cho người ta trao đổi thôi.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 671: Công Chúa Thái Lan.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong mắt Diêu Lập Hóa hiện ra vẻ vui vẻ, nói:- Không được, các nàng là kiêu ngạo của Thái Lan chúng tôi, nếu anh lấy các nàng làm vợ thì tôi không nói gì nữa, nhưng mà bảo các nàng làm thị nữ mà không có lý do đặc biệt, tôi không cách nào đồng ý với anh.Nhạc Trọng không quan tâm nói ra.- Vậy thì thôi!Nhạc Trọng nhìn thấy không ít mỹ nữ rồi, mà mỹ nữ đỉnh cấp như Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc như hai nàng thì hắn cóTrác Nhã Đồng, Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ, Quách Vũ, Tân Giai Nhu.

Mạc Hương Lăng hiện tại thân thể còn chưa có nẩy nở, vài năm sau nàng cũng không thua gì tuyệt sắc mỹ nữ Nguyễn Lan.

Bởi vậy Nhạc Trọng đối với Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc không phải nhất định cần có.Diêu Lập Hóa gấp gáp nói:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, tôi cần một ít đồ cưới nho nhỏ!

Một trăm tấn lương thực.

Chỉ cần anh cho chúng tôi một trăm tấn lương thực, công chúa Thái Lan sẽ là thị nữ trung thực của anh.Diêu Lập Hóa hiện tại rất thiếu lương thực, hắn phải dùng mọi thủ đoạn lấy được lương thực và vũ khí, lúc này mới đủ cho Thái Hưng Hội tiếp tục phát triển xuống mà không sụp đổ.

Hơn nữa hắn còn hy vọng bên người Nhạc Trọng có một ít mỹ nữ Thái Lan để nói chuyện giúp Thái Lan.

Bởi như vậy thế lực của Thái Lan mới sống khá giả với Nhạc Trọng.Nghe Diêu Lập Hóa nói thì cảm giác không cam lòng hiện ra trong lòng Nguyễn Lan, nàng là hoàng tộc Thái Lan, mà trước tận thế là thiên chi kiêu nữ, nhưng mà trong tận thế cũng chỉ có giá một trăm tấn lương thực.Nhạc Trọng từ trên cao quan sát Diêu Lập Hóa khẽ cười nói:- Được rồi!

Tôi cho anh một trăm tấn lương thực.

Cho anh ưu đãi tốt, anh có thể dùng năm võ đạn đổi một viên đạn.Diêu Lập Hóa đại hỉ liên tục nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ:- Cảm ơn ngài Nhạc Trọng đại nhân!Cám ơn ngài!Nhân loại cùng tang thi chiến đấu lớn nhất một chỗ thiếu hụt tựu là đạn dược khuyết thiếu, hiện tại Nhạc Trọng đáp ứng lại để cho Diêu Lập Hóa cầm vỏ đạn để đổi viên đạn thoáng một phát lại để cho Diêu Lập Hóa cuồng hỉ vô cùng.

Cho là hắn tống xuất cái này lưỡng công chúa một chút cũng không lỗ bản, chỉ là Nhạc Trọng đáp ứng lại để cho hắn dùng vỏ đạn để đổi viên đạn hắn tựu nguyện ý đem cái này lưỡng trên danh nghĩa Thái Lan công chúa đưa cho Nhạc Trọng.Mà Nhạc Trọng cũng vui vẻ có người thay hắn ngăn cản bốn trăm vạn tang thi ở Bangkok này.

Về phần giao cho Diêu Lập Hóa viên đạn, những viên đạn này là đạn phục chế, viên đạn mới do quân của hắn sử dụng.Diêu Lập Hóa nhìn Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc và trầm giọng nói:- Nguyễn Lan công chúa, Nguyễn Cúc công chúa, từ hôm nay trở đi, các người chính là thị nữ của Nhạc Trọng thủ lĩnh!

Còn chưa qua bái kiến chủ nhân?Trên người Nguyễn Lan, Nguyễn Cúc có huyết thống hoàng tộc, Diêu Lập Hóa căn bản không có để vào mắt, chẳng qua cái giá đỡ hoàng tộc này dùng rất tốt trong tận thế.Nguyễn Lan nghe vậy răng ngà thầm cắm, nắm chặt tay của em gái Nguyễn Cúc đi tới bên người Nhạc Trọng cúi đầu và nói tiếng Trung không lưu loát:- Nguyễn Lan bái kiến chủ nhân!Đứng ở bên người Nguyễn Lan là tiểu loli Nguyễn Cúc cũng nói lời chưa rõ ràng.- Nguyễn Cúc bái kiến chủ nhân!Nhạc Trọng nhìn Diêu Lập Hóa và nhàn nhạt nói:- Anh lui ra đi.Diêu Lập Hóa vẻ mặt thoả mãn dẫn người ra ngoài, hôm nay tới chỗ Nhạc Trọng đã đạt được thứ hắn cần.- Vâng!Diêu Lập Hóa vừa lui xuống, Mạc Hương Lăng chợt như làn gió thơm thổi qua người Nhạc Trọng và mềm giọng cầu khẩn:- Đại ca ca!

Không cho phép nhìn các nàn, em sẽ nói với mẹ, đi tìm mẹ em đi, mẹ em đẹp hơn hai nữ nhân này nhiều!- Nếu như anh thích loại hình này thì em sẽ thỏa mãn cho anh!Mạc Hương Lăng nhìn qua Nguyễn Cúc đứng bên người của Nguyễn Lan và mỉm cười nói nhỏ bên tai của Nhạc Trọng.- Đồ đần!

Em là người nào?Nhạc Trọng thoáng cái kéo thân thể Mạc Hương Lăng tới trước người và hung dữ chất vấn nàng.Mạc Hương Lăng cười cười:- Đại sắc lang không nữ không vui, ngay cả tiểu loli như em cũng không buông tha, anh đúng là biến thái mà!Nhạc Trọng tức giận vỗ lên mông của Mạc Hương Lăng một cái, nói:- Em quá làm càn, xem ra không giáo huấn em là không được rồi!- Ah ~~!

Nha ~~~!

Không ~~ muốn!

Ah ~~!

Không muốn!ạc Hương Lăng thoáng cái phát ra âm thanh rên rỉ làm cho người ta đỏ mặt.- Nhạc Trọng, sao anh lại ra tay với hài tử như vậy!Đúng lúc này Trần Dao đẩy cửa đi vào và vẻ mặt lo lắng xông tới.

Nàng vẫn chịu được khi Nhạc Trọng cùng những nữ nhân khác phát sinh quan hệ, nhưng mà tuyệt đối không muốn Nhạc Trọng phát sinh quan hệ với hài tử.Trần Dao vừa xông vào nhìn rõ ràng Nhạc Trọng cũng không có làm chuyện mà nàng đang tưởng tượng, nàng thoáng cái luống cuống tay chân, hết sức khó xử.Nhạc Trọng cũng có chút xấu hổ, hắn hung hăng trừng Mạc Hương Lăng và nghiến răng nghiến lợi, nói:- Cũng tại tiểu nha đầu này cả!

Thanh danh của tôi bị hủy cả rồi.Mạc Hương Lăng nhìn qua Nhạc Trọng và trừng lại Nhạc Trọng một cái, phát ra tiếng cười như chuông bạc:- Ai kêu anh khi dễ em?

Đáng đời, đồ đần yêu thích tiểu loli.

Hì hì!Mạc Hương Lăng mang theo gió thơm chạy ra bên ngoài, thời điểm đi qua bên người của Trần Dao và mỉm cười với Trần Dao một cái rồi rời phòng:- Trần Dao tỷ tỷ!

Chị yên tâm đi, anh ta hiện giờ không có lá gan đụng tới em đâu.

Nhưng mà chị phải cẩn thận, anh ta sớm muộn gì cũng thuộc về mẹ em đấy.Nhạc Trọng nhìn qua Mạc Hương Lăng thản nhiên đi ra ngoài vừa bực mình vừa buồn cười, hắn cũng không có biện pháp với tiểu loli tinh quái đáng yêu này.

Nếu như động thủ, mười Mạc Hương Lăng cũng không phải đối thủ của hắn, nhưng mà hắn không muốn tổn thương nàng, cũng không muốn hủy diệt tính cách của nàng.

Dù sao đối với hắn nữ nhân tất cung tất kính còn rất nhiều.Nam Cung Băng Vân cùng đi sau lưng Trần Dao đi tới bên cạnh.Minh Giai Giai thì ôn nhu ngồi lên đùi của Nhạc Trọng, mang theo hương thơm nữ nhân ngồi tựa vào ngực Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Trần Dao và trực tiếp hỏi:- Trần Dao cô tới đúng lúc.

Tôi muốn hỏi cô, cô có hứng thú phụ trách thành phố Thái Sơn, thành phố Lan Sơn hay không?Nghe được Nhạc Trọng nói thì Nam Cung Băng Vân, Nguyễn Lan trong mắt đều hiện ra thần sắc nóng rực.

Đây chính là nhân vật quyền hành phụ trách hai mươi vạn người đấy, đối với bất luận người có dã tâm quyền lực nào cũng không thể bỏ qua.- Nếu anh ta cho mình thì tốt rồi!Trong lòng Nam Cung Băng Vân hiện ra từng đạo khí lưu nóng rực, tư vị quyền lực trước kia nàng nhấm nháp qua rồi.

Cuộc sống trong tận thế mất đi quyền lực, nàng càng hoài niệm cảm giác có quyền lực, nàng vô cùng khát vọng có quyền lực.Trần Dao suy nghĩ một hồi, lắc lắc đầu nói:- Tôi không được!

Tôi cũng không đủ năng lực quản lý tốt thành phố Thái Sơn cùng thành phố Lan Sơn là hia thành thị lớn.Trần Dao đã từng là thủ lĩnh một thời gian ngắn, đoạn thời gian đó nàng làm thủ lĩnh mới biết được sức nặng của thủ lĩnh.

Nàng biết rõ nàng không phải thủ lĩnh hợp cách, bởi vì tâm của nàng không đủ ác, thời điểm mấu chốt không thể hạ nhẫm tâm hủy diệt một thế lực.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 672: Người Cản Đường. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNghe được Trần Dao cự tuyệt, Nam Cung Băng Vân rốt cục không nhịn được đề cử mình.- Tôi đi!Thỉnh cho tôi làm!Tôi nguyện ý quản lý tốt thành phố Lan Sơn cùng thành phố Thái Sơn!- Cô?Nhạc Trọng ánh mắt ngưng tụ nhìn qua người của Nam Cung Băng Vân một hồi lâu.Nam Cung Băng Vân cũng đứng được thẳng đem đem thân thể mềm mại và tràn ngập hấp dẫn thanh xuân bày ra trước mặt của Nhạc Trọng.

Vì quyền lực nàng không do dự đánh đổi thân thể của mình.Nhạc Trọng từ trong mắt Nam Cung Băng Vân dã tâm nồng đậm thì trực tiếp cự truyệt:- Cô không được!

Có lẽ cô rất có năng lực.

Nhưng mà tư lịch và công huân của cô không đủ.Trần Dao trở thành thủ lĩnh khu Thái Lan thì đó là bởi vì nàng là người đi theo Nhạc Trọng vào Thái Lan từ lâu.

Hơn nữa Trần Dao mang theo quân lính cũng lập không ít công lao.

Cam Đào, Phan Kim Dũng những đại tướng khu Thái Lan cũng ủng hộ Trần Dao.Đương nhiên dùng địa vị của Nhạc Trọng trong thế lực muốn cưỡng ép bổ nhiệm Nam Cung Băng Vân là thủ lĩnh khu Thái Lan cũng không phải không được, nhưng mà trải qua tính toán cũng không có làm vậy.Nam Cung Băng Vân có thể trong thời gian ngắn chỉnh hợp hai trăm người Thái Lan mà Nhạc Trọng giao trở thành một thế lực không yếu.

Năng lực xác thực không kém, rất ít người có được quyết đoán, thông minh như nàng.

Thậm chí Trần Dao ở phương diện quyết đoán kém xa nàng.Nhưng mà trong biển người có rất nhiều kẻ có năng lực, Nhạc Trọng đối với Nam Cung Băng Vân cũng chưa quen thuộc, hắn không muốn tùy tiện bồi dưỡng nàng thượng vị.Đối với Nhạc Trọng mà nói người có năng lực sẽ sử dụng, nhưng mà trọng yếu là bộ hạ phải đủ trung thành.

Nếu không hắn đánh hạ cơ nghiệp sẽ trở thành đồ của người khác.Trong mắt Nam Cung Băng Vân hiện ra vẻ đắng chát lui ra sau lưng Trần Dao.- Vâng!Nhạc Trọng suy nghĩ một trực tiếp nhìn qua Minh Giai Giai đề nghị nói:- Giai Giai!

Em làm thủ lĩnh khu Thái Lan thì thế nào?Minh Giai Giai từ Thái Lan đi theo tùy tùng Nhạc Trọng chiến đấu đến Quảng Tây, cơ hồ mỗi cuộc chiến đều trải qua, có ưu vọng cực cao trong đám người Hoa được hắn cứu ra.

Nàng trấn thủ Thái Lan cũng không ai có dị nghị gì cả.Minh Giai Giai ngẩng đầu dùng ánh mắt sáng ngời lưu luyến không rời Nhạc Trọng, nói ra:- Nếu như là lệnh của chủ nhân tôi sẽ nghe theo, sẽ bảo vệ nơi này cho chủ nhân.

Nhưng mà tôi vẫn hy vọng được bưng trà rót nước cho chủ nhân.Nếu như làm thủ lĩnh trấn thủ nơi này, như vậy Minh Giai Giai cũng không cách nào đi theo bên người của Nhạc Trọng.

Nàng liền phải ở lại Thái Lan quản lý khi vưc này.

Người có chí riêng, so sánh với trở thành thống lĩnh một phương, Minh Giai Giai càng ưa thích đi bên cạnh Nhạc Trọng.Nam Cung Băng Vân nhìn qua tiểu loli Minh Giai Giai nằm trong ngực của Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra thần sắc ghen ghét.

Nàng chủ động cầu quyền thế mà không được, đứa bé kia dễ dàng đạt được quyền thế cực lớn như vậy thì nàng không cách nào không ghen ghét.Nhạc Trọng sờ sờ cái đầu nhỏ của Minh Giai Giai và nói:- Vậy cô ở bên này trấn thủ một năm.

Một năm sau tôi sẽ thay người.Nhạc Trọng đã cho người chế định một loạt quy tắc nhằm giúp Minh Giai Giai quản chế tốt khu Thái Lan đầy nguy cơ này.Minh Giai Giai ôn nhu ứng một tiếng:- Ân!Trần Dao trầm mặc một hồi và nói- Anh phải về Quảng Tây đúng không?- Ân!

Tôi phải về Quảng Tây vì phải đi điều tra chiến dịch ở Nghiêm Châu.Nhạc Trọng gật đầu nói.Nghiêm Châu là thành thị công nghiệp nặng của Quảng Tây, ở nơi đó có nhà máy chế tạo sắt thép lớn nhất Quảng Tây lớn và nhà máy chế tạo vũ khí.

Nếu như có thể thu phục Nghiêm Châu, quân của Nhạc Trọng có thể đại quy mô chế tạo đạn pháo, viên đạn .

Bởi vậy cả thế lực của Nhạc Trọng đặt mục tiêu thu phục Nghiêm Châu.Mà ở hướng của Nghiêm Châu có tang thi hơn ba trăm vạn.

Đồng thời tại thành phố Quý Trữ cùng Nghiêm Châu còn cách thành phố Tân Tề, ở trong thành phố Tân Tề đồng dạng có hơn hai trăm vạn tang thi chiếm giữ.

Muốn thu phục Nghiêm Châu không dễ dàng.Trần Dao vẻ mặt kiên nghị nói ra:- Tôi đi với anh tới Quảng Tây!Nhạc Trọng nhìn Trần Dao và gật đầu nói:- Tốt!Nam Cung Băng Vân cũng tiến lên hiện ra thần sắc khác thường:- Xin cho tôi đi cùng tới Quảng Tây, tôi muốn chiến đâu vì ngài!Nam Cung Băng Vân là người thông minh mười phần.

Bây giờ là lúc trật tự thế giới cũ sụp đổ, trật tự thế giới mới thành lập.

Chỉ có bây giờ kiếm đầy đủ công huân thì tương lai lập quốc sẽ có chỗ tốt cực lớn.- Tốt!Nhạc Trọng nhìn Nam Cung Băng Vân và đồng ý yêu cầu của nàng.

Người này thập phần có dã tâm cũng có năng lực, nhưng mà chỉ cần hắn còn thì không thể lật trời được.Trong một đống tuyết, một cỗ xe Jeep quân dụng và một cỗ chiến xa bộ binh cùng một xe dầu, một xe buýt, mười chiếc Hammer tạo thành đoàn đi đường.Đột nhiên trên mặt tuyết có ba người sống sót nhảy ra, bọn họ thoáng cái quỳ trên tuyết bất động.Cầm đầu trên chiếc xe Jeep quân dụng thoáng dừng lại, theo từ trong chiếc xe Jeep quân dụng có Nhạc Trọng, Trần Dao, Tân Giai Nhu, Trữ Vũ Hân bốn người.Nhạc Trọng nhìn qua ba người sống sót quỳ không đứng dậy thì hỏi:- Các người là ai?- Vị trưởng quan này!

Van cầu ngài cứu chúng tôi a!

Cầu ngài!

Nếu như ngài không cứu chúng tôi, tôi tình nguyện quỳ chết ở chỗ này.Tên người sống sót quỳ trước mặt liên tục dập đầu với Nhạc Trọng.- Anh đã muốn chết tôi có thể thành toàn cho anh.

Đừng cầm chết đi uy hiếp tôi!Nhạc Trọng thấy tâm phiền, hắn xuất ra một chi tay trực tiếp ở đằng kia tên người sống sót trước người khai mở một.Phanh!

Một viên đạn bắn tới trước người của tên sống sót này.Nhìn thấy Nhạc Trọng mạnh như vậy thì thân thể ba người sống sót run lên và nhìn Nhạc Trọng không dám lộn xộn.Nhạc Trọng lạnh như băng quan sát ba người sống sót và lạnh lùng nói:- Chuyện gì xảy ra?

Mau nói đi!Người trung niên sống sót lúc này không ngừng dập đầu nói- Đại nhân, chúng tôi đều là người sống sót ở thành phố Tân Tề.

Vẫn trốn ở đây sinh tồn gian nan.

Nhưng mà mấy hôm trước có một đám ác ôn đi vào đánh cướp.

Chúng tôi thật vất vả trốn tới đây, cầu xin đại nhân cứu chúng tôi với, người nhà của chúng tôi vẫn còn ở đó!

Chỉ cần đại nhân cứu chúng tôi, từ nay về sau chúng tôi nguyện làm trâu ngựa báo đáp đại nhân.Nhạc Trọng nghe xong đã biết rõ chuyện gì xảy ra.

Căn cứ bị công phá trong tận thế là chuyện thường, thế lực lớn chiếm thế lực nhỏ và khuếch trương ra.Ánh mắt Nhạc Trọng băng hàn nhìn qua ba người sống sót dò xét một lần, dưới ánh mắt của hắn một gã người sống sót ngăn cản không được áp lực chậm rãi cúi đầu xuống.Nhạc Trọng nhìn qua phương hướng mà ba người sống sót đi tới, chỉ thấy trong đó là một khu vực băng tuyết.

Sau đất tuyết là một khu vực phủ núi tuyết trắng, có những tòa nhà tu kiến cách núi không xa.Nhạc Trọng phất tay, Bạch Tiểu Thắng, Lý Thế Dân hai người chợt như mũi tên mang người chạy qua phương hướng bên kia.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 673: Người Cản Đường. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLý Thế Dân trải qua chiến đấu không ngừng thì hắn cũng đào móc được tiềm năng của mình.

Hắn đã lột xác trở thành cao thủ rất đáng sợ, cho dù tiểu hài tử nhỏ tuổi đi tới trước người và ra lệnh cho hắn chém thì hắn cũng chém không do dự.

Hắn có thể cách năm trăm mét một tiễn bắn nổ tung một chiếc xe bọc thép, như vậy là quá kinh người rồi.Nhìn thấy mười tên chiến sĩ từ xa chạy tới, tên nam tử trung niên sống sót khóc lóc kể ra những chuyện ác ôn của đám người nơi đó, thoáng cái lâm vào đứng ngồi không yên.Trong một tòa nhà ở rừng cây cất dấu hai trăm tên phần tử vũ trang tay cầm bổng, bọn họ nhìn thấy chỉ có mười người đi qua, thoáng cái vẻ mặt cực kỳ khó xử.Một tên làn da ngăm đen, trên tay có sâm hình bạch hổ, dáng người thấp bé nhìn qua tên nam tử dáng người khôi ngô, một đại hán cạo trọc đầu hỏi:- Làm sao bây giờ, lão đại, có động thủ hay không?Tên đại hán đầu trọc nhìn qua Bạch Tiểu Thắng, Lý Thế Dân và trang bị tác chiến của mười tên chiến sĩ thì hiện ra thần sắc tham lam, nói:- Động thủ!Diệt bọn chúng, chúng ta trực tiếp rút lui.Bạch Tiểu Thắng, Lý Thế Dân và mười tên chiến sĩ trang bị tận răng, mỗi người đều được phân phối súng trường 05, một bộ y phục tác chiến màu đen, sáu quả lựu đạn, sáu băng đạn, Phảng Chế Đường Đao, ba dao găm quân đội, giáp da biến dị cấp hai, nguyên bộ trang bị thần ma trụ cột.

Cộng thêm những trang bị tốt thì mỗi người bọn sức chiến đấu mạnh hơn vài phần người bình thường.Hai trăm tên bộ hạ của tên đầu trọc này có mười tám khẩu súng, hai trăm viên đạn.

Đại bộ phận mọi người chỉ cầm vũ khí lạnh cho nên đỏ mắt không thôi.Bạch Tiểu Thắng, Lý Thế Dân hai người trải qua chiến đấu phong phú, bọn họ cẩn thận tiềm hành đi tới, sưu tầm địch nhân chung quanh, cuối cùng nhất vẫn có một tên chiến sĩ có kỹ năng cảm ứng sinh thể lập tức phát hiện trong rừng cây có người mai phục.Bạch Tiểu Thắng khẽ dựa vào rừng cây và phát động kỹ năng di động cao tốc, tốc độ của hắn thoáng cái nhanh hơn cả Thiểm Điện cấp hai, giống như quỷ mỵ đột nhập vào trong rừng cây, ánh đao trong tay lóe lên, một gã phần tử vũ trang bị đao chém đầu.Một kích chém giết một tên phần tử vũ trang, Bạch Tiểu Thắng giữ thân hình chớp động, âm thanh không ngừng vang lên, một tên phần tử vũ trang còn chưa kịp phản ứng đã bị bắn thành cái sàng.Tên đại hán đầu trọc nhìn qua Bạch Tiểu Thắng dễ dàng giết chết hai mươi mấy tên bộ hạ của mình thì đổ mồ hôi lạnh, nói:- Động thủ!Giết bọn chúng!Giết bọn chúng chúng ta mới có thể sống sót!Dưới tiếng gầm rú của tên đại hán đầu trọc, những tên phần tử vũ trang cầm vũ khí lạnh lập tức xông qua phía Bạch Tiểu Thắng.Chỉ nghe từng tiếng nổ đùng đùng, những phần tử vũ trang cầm vũ khí lạnh lập tức ngã xuống đất.- Đầu hàng!

Hoặc là chết!Thời điểm tên đại hán đầu trọc sinh ra tâm tư bỏ chạy thì một thanh đao sắc bén đặt lên cổ của hắn, đồng thời từ sau lưng vang lên âm thanh lạnh như băng của Bạch Tiểu Thắng.- Tôi đầu hàng!Tên đầu trọc không chút do dự nhanh chóng đưa ra quyết định của mình, trong loại thời điểm thiên quân vạn mã cũng không thể áp chế được cao thủ thì chuyện đã không do hắn quyết định nữa.Tên đại hán đầu trọc bị Bạch Tiểu Thắng ép đầu hàng thì đám phần tử vũ trang lập tức sụp đổ, không còn sĩ khí mà đi phản kháng nữa.Nhạc Trọng nhìn qua đám phần tử vũ trang trong rừng và nhìn lại tên nam tử trung niên đang quỳ tcanr đường trên mặt đất.Bị ánh mắt của Nhạc Trọng nhìn chằm chằm thì tên nam nhân trung niên này thoáng cái sợ mềm chân ra, hắn thoáng cái quỳ trên mặt đất và dập đầu:- Đại nhân!Đại nhân!Tôi bị buộc làm như vậy!Tôi bị bọn chúng buộc phải làm vậy!Cầu ngài tha cho tôi một mạng, van cầu ngài!Trần Dao nhìn qua tên nam tử trung niên lạnh lùng nói ra:- Nói lai lịch của các người ra đi!"

Vâng!"

Tên nam tử trung niên nhìn qua Nhạc Trọng cuống quít dập đầu khai ra toàn bộ lai lịch của bọn chúng.Nam tử trung niên tên Trương Khiếu trước tận thế chỉ là một kỹ sư máy móc bình thường, sau tận thế kỹ sư so ra còn kém hơn cả nông dân.

Ít nhất nông dân còn có tốt chất thân thể tốt hơn kỹ sư cơ khí như hắn nhiều lắm.

Hắn sau tận thế cũng trải qua cuộc sống vô cùng thê thảm, cuối cùng biến thành một thành viên đạo phỉ, trở thành mồi câu của tập đoàn đạo tặc này, dẫn những người bộc phát thiện tâm đi tới chỗ đám đạo phỉ cướp bóc.Lúc này đây Trương Khiếu đi ra làm mồi câu không ngờ câu được con cá mập lớn như Nhạc Trọng, sau đó ăn sạch bọn chúng ngay cả xương cũng không còn.Tên đại hán đầu trọc tên là Hồ Phi, tên thủ lĩnh đạo phỉ này cũng là người cường hóa cấp 23.

Nhưng mà hắn chưa từng học qua kỹ năng nào cả, chỉ có dựa vào điểm cường hóa mà trải qua cường hóa cơ bản mà thôi.Bây giờ tận thế hàng lâm đã được một năm, săn giết tang thi cấp thấp tuôn ra sách kỹ năng tỷ lệ càng ngày càng thấp.

Muốn đạt được sách kỹ năng cũng chỉ có thể đi săn giết biến dị thú cao cấp hoặc tang thi tiến hóa.

Nhưng mà cho dù là biến dị thú hay là tang thi tiến hóa cũng không phải là tồn tại dễ chọc.

Đặc biệt là Hồ Phi bỏ qua thời gian trải qua cường hóa tốt nhất, không có người giúp đỡ muốn trở thành mạnh mẽ quá khó khăn.Trương Khiếu nhìn qua Nhạc Trọng kinh sợ nói ra:- Tiểu nhân hết sức quen thuộc địa hình của khu vực này.

Thỉnh đại nhân ngài tha cho mạng chó của tiểu nhân.

Tiểu nhân nguyện ý dẫn đường cho ngài!Khi tận thế vừa bắt đầu một thời gian ngắn, Trương Khiếu còn bảo trì ngạo khí của thành phần tri thức cơ bản.

Nhưng mà khi đó hắn làm cho thủ lĩnh một tiểu thế lực tức giận thì bị ném vào trong thùng phân ngâm suốt một ngày, đương nhiên ngạo khí của hắn không còn nửa, thầm nghĩ phải sống sót, cốt khí tôn nghiêm gì đó không còn trong lòng của hắn nữa.Nhạc Trọng nhìn qua Trương Khiếu hỏi:- Ở đây có thế lực gì, mày biết rõ chứ?Trương Khiếu nói liên miên cằn nhằn nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Vâng!

Tôi thập phần rõ ràng.

Ở cách đây năm mươi dặm về hướng tây là huyện Mậu là địa bàn của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội.

Ở bên cạnh ở hướng tây bắc đi thêm bốn mươi dặm chính là Băng Tuyết cung.

Ở phía bắc cách đây sáu mươi dặm có một thế lực lớn tên là Vạn Hùng Hội.

Đây là ba thế lực mạnh nhất gần thành phố Tân Tề.

Trừ chuyện đó ra, chung quanh ba thế lực này có rất nhiều thế lực nhỏ.

Thế lực bậc trung cóThanh Lang Bang, Hổ Đầu Bang, Đại Đao Bang, Tiểu Đao hội...Nhạc Trọng nghe xong đầu hơi lớn lên:- Thật nhiều thế lực!Trừ Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Băng Tuyết cung, Vạn Hùng Hội ra, chung quanh thành phố Tân Tề có hơn mười thế lực trung bình.

Những thế lực này có chừng năm sáu trăm người, các thế lực nhỏ thì có mấy người hoặc mười mấy người.Trung Quốc to lớn nhưng mà người dân cũng có thói quen kết thành bang phái.

Vừa tới loạn thế thì đủ loại thế lực sẽ chạy ra ngay.

Vô số kiêu hùng áp chế dã tâm cũng bộc phát ra ngoài.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 674: Bão Tuyết Đáng Sợ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nghe được Đại Trung Hoa Đồng Minh hội thì lâm vào trầm tư:- Đại Trung Hoa Đồng Minh hội sao?

Xem ra là người quen biết cũ đây!Thực lực Đại Trung Hoa Đồng Minh hội lúc trước lưu lại cho Nhạc Trọng ấn tượng khắc sâu.

Thực lực của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội không kém, nhưng mà tên thống binh là phế vật kém cỏi mới khiến cho Nhạc Trọng nhẹ nhõm đánh bại đối thủ.

Nhưng mà trong một lần Nhạc Trọng chỉ tiêu diệt Đại Trung Hoa Đồng Minh hội một nửa lực lượng, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội còn sót lại một nửa lực lượng chỉ cần Nhạc Trọng mang theo một trăm tên chiến sĩ tinh nhuệ là tiêu diệt được rồi.Nhạc Trọng nhìn thấy tuyết rơi nhiều bao trùm mặt đất thì thở dài, nói:- Đáng tiếc!

Thời tiết bây giờ quá đáng chết!Nếu như không phải thời tiết dị thường, Nhạc Trọng có thể thống soái đại quân dùng xu thế hoàn chỉnh hoàn toàn nghiền áp qua, đánh bại và hàng phục Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Băng Tuyết cung, Vạn Hùng Hội.

Có được hơn tám mươi vạn nhân khẩu và thành phố Quý Trữ thì tiềm lực chiến tranh của Nhạc Trọng ở khu vực Quảng Tây này tuyệt đối là số một.Đúng lúc này sắc trời đột nhiên tối lại, một cổ gió lạnh như băng quét qua, nhiều đóa bông tuyết từ trên trời rơi xuống.Sắc mặt của Nhạc Trọng đột nhiên đại biến, rống to lên:- Không tốt!Tất cả mọi người nghe lệnh!

Lập tức chạy vào trong trấn nhỏ tránh né gió tuyết.Sắc trời âm u, cuồng phong lạnh như băng quét qua, bông tuyết bay múa, đây là điềm báo bão tuyết lớn.Không có vệ tinh, Nhạc Trọng tự nhiên không cách nào đoán được trong mấy ngày này sẽ có bão tuyết lớn cơ chứ.Sau tận thế, khí hậu cực kỳ thất thường, vốn là ở Quảng Tây bên này căn bản không có khả năng xuất hiện bão tuyết, càng đừng nói bão tuyết lớn.

Hiện tại bão tuyết nhỏ cũng có thể thổi bật cây cối, nếu như là bão tuyết lớn thì các công trình kiến trúc yếu kém sẽ bị thổi bay ngay lập tức.Nghe được Nhạc Trọng nói thì sắc mặt mỗi người đại biến, nhao nhao chui vào trong xe, lập tức chạy thẳng về hướng trấn nhỏ bên kia.Nhạc Trọng lúc vừa mới lên xe thì bầu trời cũng đã hoàn toàn bị mây đen bao phủ rồi, từng mãng bông tuyết lớn từ trên cao quét qua, vô số cát đá bị gió lạnh thổi đụng vào trên xe, âm thanh đùng đùng vang lên không dứt bên tai.Theo mọi người tiến lên thì uy lực của bão tuyết cũng không ngừng gia tăng, từng gốc đại thụ mang theo nhiều cát bụi bay định vào đoàn xe của Nhạc Trọng bên này.- Đáng chết!Nhạc Trọng nhìn qua cây đại thụ này thì biến sắc, sắc mặt của hắn thoáng cái trở nên vô cùng khó coi, nếu như bị gốc đại thụ hơn mười mét này đụng trúng, chỉ sợ chiêc xe Jeep này bị đụng bay.Tâm niệm Nhạc Trọng vừa động, đột nhiên trong hư không xuất hiện gai xương bén nhọn đánh ra ngoài, lập tức đánh bay đại thụ kia.Bạch cốt lúc này từ trong hư không đi ra ngoài, một đạo gió bão mạnh mẽ thổi quét qua, đem bạch cốt thoáng cái quét bay lên trời.Hai tay của bạch cốt thoáng cái bắn ra hai đạo hai xương đâm thẳng vào trên mặt đất, nó đã bị bay lên cao mấy trăm mét.Nhạc Trọng thấy một màn như vậy trong nội tâm có chút phát lạnh, nếu như hắn bị thổi bay lên cao mấy trăm mét dù có sử dụng kỹ năng, hắn không chết cũng sẽ trọng thương.Đột nhiên xe buýt đằng sau run lên, Hồ Phi mang theo một tên bộ hạ chạy ra ngoài, đây là cơ hội có thể chạy trốn duy nhất của bọn họ.

Bọn họ không biết Nhạc Trọng là người nào, tính cách ra sao, bọn họ không muốn đánh bạc, thầm nghĩ phải đem vận mệnh nắm trong tay của mình.Hồ Phi vừa mới chạy ra khỏi xe buýt, một cổ gió tuyết mạnh mẽ thổi ra ngoài, sáu gốc cây quét thẳng vào người Hồ Phi cùng bốn thuộc hạ của hắn.

Lực lượng cực lớn quất xuống, Hồ Phi cùng bốn tên bộ hạ trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, sau đó bị cuồn phong trực tiếp quát lên trời.Nhìn thấy Hồ Phi và mấy người đào vong có kết cục như vậy, những người trong xe buýt bây giờ kinh ngạc tới ngây người, bọn họ không dám chạy nữa, lập tức ở lại trong xe.Bạch cốt bị thổi bay thì có một cây đại thụ đâm vào chiếc xe Jeep của Nhạc Trọng bên này.Trong một chớp mắt, chiếc xe Jeep liền bị đại thụ đánh bay, sau đó bị gió mạnh thổi lăn mấy vòng trên đất.- Thủ lĩnh!Ngài không sao chứ?Ở phía sau Lý Thế Dân nhìn thấy chiếc xe của Nhạc Trọng bị bão tuyết lật tung thì lập tức lo lắng.- Mặc kệ tôi!

Tiếp tục đi đi!

Mau tránh vào trong trấn!Đây là mệnh lệnh!Nhạc Trọng rống lớn nói ra.Trước mặt lực lượng của thiên nhiên, lực lượng của nhân loại vẫn quá mức nhỏ bé, bọn người Lý Thế Dân cho dù xông lên cũng không giúp được Nhạc Trọng.- Tiến lên!Bạch Tiểu Thắng cắn răng hạ đạt mệnh lệnh.

Sau đó đoàn xe này điên cuồng chạy nhanh về phía trấn nhỏ.

Sau khi tiến vào trong trấn nhỏ thì trốn ở trong phòng, bọn họ mới có thể xem như tương đối an toàn.Bão tuyết cực lớn này làm cho bông tuyết bao phủ mặt đất thật dày, rất nhanh trên mặt đất phủ một tầng tuyết trắng, đồng thời tầng tuyết trắng kia dùng mắt thường nhìn thấy đã dày hơn rồi.Dùng tốc độ của xe thì bọn người Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ bị chôn dưới tuyết.- Tôi phải đi ra ngoài mới được.Nhạc Trọng thấy thế thoáng cái nhảy ra ngoài xe.- Cẩn thận!Trong xe truyền ra âm thanh ân cần của chúng nữ Trần Dao.Nhạc Trọng từ trong xe Jeep đi ra, một làn gió băng hàn thổi tới tước mặt, làm cho thân thể của hắn có chút phát lạnh, nhưng mà tố chất thân thể của hắn cường hoành, chút rét lạnh này không cách nào làm cho hắn cảm thấy uy hiếp.

Hắn hít sâu một hơi bắt lấy chiếc xe Jeep và dùng sức một phen, lực lượng khổng lồ gấp chín lần người thường bộc phát, ngạnh sanh sanh lật xe Jeep lên.Thời điểm Nhạc Trọng chuẩn bị lên xe thì một cơn vòi rồng cuồn bạo quét qua, ở trong vòi rồng cuồn bạo này, mười gốc cây lập tức quét qua phía bên này.Trần Dao cắn răng một cái và lục quang chói mắt hiện ra, từ trong tay của nàng hình thành một cái mặt thuẫn màu xanh bằng cây đan thành.Hơn mười gốc cây lớn này mang theo lực lượng khổng lồ, chúng liên tục oanh kích lên mặt thuẫn lớn làm cho Trần Dao cảm thấy quá tải và không ngăn cản được, nàng lúc này phun ra máu tươi, sắc mặt tái nhợt.Trong nơi băng thiên tuyết địa thế nào, năng lực của Trần Dao cũng bị hạn chế thật lớn.

Nếu như trong rừng rậm sinh cơ bừng bừng, năng lực của nàng có thể được tăng cường thật lớn.- Các người đi mau, chuyện còn lại giao cho tôi giải quyết.Nhạc Trọng rút Hắc Nha Đao dài hai mét nhìn qua Trần Dao rống to lên, hắn tiện tay bổ ra từng đạo ánh đao trực tiếp chém đám cây cối thành mảnh vỡ.Trần Dao cũng từng làm thủ lĩnh cho nên nàng lau lau máu tươi trên khóe miệng khởi động xe Jeep đi tới thị trấn nhỏ:- Đi!Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, cầm trong tay Hắc Nha Đao quét tan gió tuyết, xông lên phía trước của xe Jeep, huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp chém tan những những gốc cây kia, chém tất cả tảng đá thành nát vụn.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 675: Gãy Xương.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnỞ trong gió tuyết mạnh mẽ, Nhạc Trọng mỗi khi tiến thêm một bước đều thập phần khó khăn, gió lạnh như đao giống như cắt qua thân thể của hắn, nếu không phải thân thể của hắn đầy đủ mạnh mẽ, lúc này máu của hắn đã đông cứng lại.

Thể lực của hắn không ngừng bị tiêu hao trong gió tuyết.Trữ Vũ Hân nhìn qua Nhạc Trọng tay cầm Hắc Nha Đao thủ hộ trước chiếc xe Jeep của các nàng, trong mắt hiện ra vẻ nhu tình.

Nàng biết rõ nam nhân trước mặt có rất nhiều khuyết điểm, thế nhưng mà vào lúc mấu chốt, hắn nguyện ý đứng ra che mưa chắn gió cho nữ nhân của mình, trong tận thế nhân tính sụp đổ thì không có gì ràng buộc.

Những nhu hòa trong lòng của nàng bị Nhạc Trọng xúc động, nàng thấy bóng lưng cao lớn của Nhạc Trọng và hai chân trần của nàng vậy mà ẩm ướt.Được Nhạc Trọng thủ hộ, chiếc xe Jeep thập phần gian nan tiến vào trong tiểu trấn.

Một khi tiến vào trong tiểu trấn, ảnh hưởng của gió tuyết giảm đi thật nhiều.

Kiến trúc chung quanh có thể ngăn cản không ít gió lốc.Thời điểm Nhạc Trọng chuẩn bị bước vào thị trấn nhỏ thì đột nhiên mười gốc cây hai bên thị trấn nhỏ lập tức bay thẳng về phía chiếc xe Jeep.Nếu như một mình Nhạc Trọng tuyệt đối có thể nhẹ nhàng tránh né vòi rồng.

Thế nhưng mà vào lúc này hắn tránh cũng không thể tránh, thân hình chỉ có thể lóe lên và đi tới trước chiếc xe Jeep, trong tay cầm Hắc Nha Đao huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp chém tan mười mấy gốc cây nát vụn.Ở dưới đao ảnh của Nhạc Trọng, mười gốc cây cỡ lớn này lập tức bị xoắn thành nát vụn.

Nhưng mà trên đường đi hắn chém nát nhiều đại thụ, cự thạch đã tiêu hao quá nhiều thể lực, nhất thời không cẩn thận bị một gốc cây nện vào người, thoáng cái bay lên khỏi mặt đất.Sau một khắc một vòi ròng cuồng bạo thổi qua kéo Nhạc Trọng và những gốc cây lớn lên cao giống như người khổng lồ bắt lấy một con kiến nhỏ.- Không muốn!Trữ Vũ Hân nhìn qua bão tuyết cuốn lấy Nhạc Trọng lên cao thì nhịn không được phát ra một tiếng kêu tê tâm liệt phế.Nàng vừa rồi đúng là đã thật tâm thương yêu Nhạc Trọng, sau một khắc Nhạc Trọng đã bị gió thổi đi thò với nàng mà nói quá tàn khốc.Ánh mắt của Trần Dao phức tạp nhìn quá bão tuyết cuốn lấy Nhạc Trọng lên bầu trời thì cắn răng một cái trực tiếp lái xe chạy vào trong trấn nhỏ.

Trần Dao lúc trước là nữ hài không hiểu thế sự, thiện lương còn mang theo ngữ khí hoa hậu giảng đường, thế nhưng mà trải qua chuyện ở Thái Lan làm cho nàng nhanh chóng thành thục.

Nàng đã không phải là nữ hài xung động trước kia.Nhạc Trọng bị không ngừng bị gió lốc thổi lên không trung cao cao, bỗng chốc bị thổi bay tới mấy trăm mét.

Trên bầu trời càng cao thì nhiệt độ càng lạnh giá, mặc dù tố chất thân thể gấp mười lần người bình thường, Nhạc Trọng cũng cảm thấy rét lạnh.Dưới cái lạnh giá bức bách, Nhạc Trọng không thể không phát động kỹ năng ma viêm, một tầng ma viêm nhàn nhạt bao trùm thân thể của hắn, cung cấp nhiệt độ cho hắn.Nhưng mà ở trong gió tuyết mạnh mẽ kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng tiêu hao thật lớn, đồng thời uy lực cũng rất nhỏ, tầng ma viêm nhàn nhạt kia vừa mới xuất hiện không bao lâu đã bị gió tuyết thổi tắt ngay.So sánh với kỹ năng thao túng thực vật của Trần Dao thì kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng ở trong gió tuyết lại bị hạn chế thật lớn.Trong gió tuyết mạnh mẽ này, Nhạc Trọng đã đeo một tầng mặt nạ dưỡng khí thật chặt, nhưng mà gió lạnh vẫn luồn qua quần áo của nàng, từ khe hở mặt nạ luồn vào trong, không ngừng suy yếu nhiệt độ thân thể.

Tay chân của hắn không ngừng bị đông cứng.Ở trong giá lạnh thế này Nhạc Trọng chỉ có thể duy trì kỹ năng ma viêm trong năm phút để giữ ấm thân thể của mình, nếu không cho dù mạnh như Nhạc Trọng thì dù không chạm đất nhưng cứ như vậy hắn sẽ biến thành một khối băng.Nhạc Trọng bị gió lốc mạnh mẽ này thổi đi không biết bao nhiêu dặm, nhưng mà lúc này gió lốc chậm rãi giảm đi.- Cơ hội tốt!Nhạc Trọng cảm ứng được lực lượng của gió lốc giảm đi thì lập tức phát động kỹ năng thao túng trọng lực, một đạo trọng lực cực mạnh gợn sóng bao phủ lên người của hắn, thoáng cái làm trọng lực tăng lên gấp hai lần.Thể trọng của Nhạc Trọng biến thành gấp hai, hắn giống như quả cầu từ giữa không trung rơi xuống đất.Sau khi rơi xuống một đoạn khoảng cách, Nhạc Trọng lần nữa phát động kỹ năng thao túng trọng lực, đem trọng lực của hắn giảm bớt một nửa.

Tốc độ giảm xuống của hắn không ngừng giảm mạnh, thời điểm sắp tói mặt đất thì Nhạc Trọng lần nữa điều chỉnh thể trọng, làm cho hắn rơi xuống đất.Nhạc Trọng hôm nay tiêu hao thể lực cùng tinh thần lực thật sự là quá nhiều, hắn sử dụng kỹ năng thao túng trọng lực tám lần, liền ở trong tình trạng kiệt sức từ ba mươi mét giữa không trung rơi xuống đất.Thời điểm rơi xuống đất, hai chân Nhạc Trọng chạm đất, một cổ lực lượng khủng khiếp từ hai chân của hắn truyền tới, thoáng cái làm hai chân của hắn bị gãy, hắn gãy xương co quắp té trên mặt đất- Biến thành Trương Vô Kỵ!Sau khi Nhạc Trọng rơi xuống dất, cười khổ một tiếng, nuốt cỏ cứu mạng vào trong bụng và sau đó hắn lập tức dùng hai tay chèo chống đi tới trấn nhỏ trước mặtTổn thương gân cốt người bình thường muốn hoàn toàn khôi phục cần một trăm ngày, mà Nhạc Trọng có được kỹ năng tái sinh, cộng thêm thân thể của hắn sức sống mạnh mẽ cho nên chỉ cần thời gian một ngày mới có thể khôi phục hoàn toàn.Nhạc Trọng rơi xuống khu vực này, tuy vẫn còn có gió tuyết nhưng mà không có cảnh cây cối to, đá lớn bị cuốn đi.

Nhưng mà Nhạc Trọng cũng không dám chủ quan chút nào cả, hắn vẫn bò về phương xa, lúc này hắn đã kiệt sức, lưu lại ở nơi này sẽ bị chết cóng.Kỹ năng hư không thoáng hiện của bạch cốt còn trong thời gian làm lạnh, hiện tại Nhạc Trọng còn không cách nào triệu hoán nó ra ngoài.Ở trong gió tuyết, mười ngón tay của Nhạc Trọng như móc câu, đâm vào mặt đất, không ngừng bò lên phía trước, hắn tuyệt đối không muốn chết trong gió tuyết mạnh mẽ này.Nhạc Trọng ở trong gió tuyết không biết bao lâu, rốt cục hắn cũng nhìn thấy thị trấn nhỏ không biết tên, ánh mắt hắn sáng ngời cố lấy hết sức lực bò vào trong trấn nhỏ này.Trong trấn nhỏ này các cánh cửa sổ đều bị đóng chặt lại rồi, lần lượt từng gương mặt lạnh lùng nhìn ra bên ngoài, lạnh lùng nhìn qua Nhạc Trọng bò trên mặt đất, không có một gia đình nào mở cửa cho Nhạc Trọng đi vào.

Bọn họ đánh giá Nhạc Trọng bị tàn phế như vậy, xem hắn có phải là tang thi hay không.Trong tận thế lương thực thập phần trân quý, người trong tiểu trấn này tự nhiên không muốn đem lương thực quý giá tiêu hao lên người của Nhạc Trọng rồi.Nhạc Trọng cũng không có cưỡng cầu tiến vào trong trấn nhỏ, hắn hiện tại chỉ cần chỉ có thể tránh né trong gió tuyết, chỉ cần cho hắn nghỉ ngơi một đêm thật tốt là không có sợ gì cả.Mà đây là tiểu trấn bình thường đều có phòng ốc vứt đi, mục tiêu của Nhạc Trọng chính là những phòng ốc vứt đi này.Đúng lúc này ngoài ý muốn xảy ra, một gian phòng đột nhiên mở cửa ra, một thiếu phụ duỗi đầu ra nhìn Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra cảm thương, nói:- Có phải anh muốn tránh gió tuyết đúng không?30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 676: Ánh Sáng Chói Mắt Của Nhân Tính. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng ngẩng đầu cảnh giác nhìn qua thiếu phụ kia.

Ở trong tận thế nhân tính tan vỡ, lương thực khuyết thiếu, nhân loại bị buộc đến đường cùng ăn thịt người, Nhạc Trọng đã từng phát hiện ra không ít có nhà xưởng làm thịt.

Hắn cũng không muốn biến thành mỹ vị của cư dân nơi này.Nhưng mà Nhạc Trọng cũng không có từ trong mắt của thiếu phụ kia nhìn thấy khát vọng và tham lam đói khát, hắn yên lặng gật gật đầu bò tiến vào trong gian phòng này.Nhạc Trọng vừa tiến vào trong gian phòng này, người thiếu phụ kia chợt đóng cẳ lại.Một cảm giác ấm áp hiện ra trong gian phòng nhỏ này, làm cho huyết dịch đông cứng của Nhạc Trọng thoáng buông lỏng một hơi, trong phòng cùng bên ngoài nhà quả thực nhất thiên nhất địa.

Tuy đối với người trong gian phòng này thì vẫn lạnh giá lắm, nhưng mà đối với người có tố chất gần gấp mười kẻ bình thường như Nhạc Trọng mà nói nơi này rất ấm rồi.Sau khi đi vào trong phòng, Nhạc Trọng yên lặng bò vào một góc phòng và cảnh giác nhìn quanh.Chỉ thấy trong phòng có tám tiểu hài tử mười một tuổi đến mười bốn tuổi, nữ nhân vừa mở cửa phòng cho hắn là thiếu phụ rất có tư sắc tuổi chừng ba lăm ba sáu.Có một thiếu nữ Nhạc Trọng nhìn thấy có mặt trái xoan, làn da hiện ra màu da lúa mì, dáng người gầy gò, hai ngọn núi chỉ loại A, tướng mạo bình thường, thậm chí còn kém tư sắc hơn thiếu phụ.Mười người lách vào trong căn phòng nhỏ này, bọn họ đều hiếu kỳ nhìn Nhạc Trọng là người hai chân tàn phế.Trên thực tế ở trong tận thế hai chân gãy xương, trên cơ bản không khác gì hai chân đút lìa.

Trong hoàn cảnh sinh tồn trong tận thế này, bác sĩ cũng thập phần khó gặp.

Cho dù gặp được một bác sĩ, nếu như không phải bác sĩ khoa chỉnh hình cũng rất khó trị liệu gãy xương như thế này.- Đây là cho anh!Một tiểu nam hài chừng mười ba tuổi nhuộm tóc vàng, dáng người gầy gò sắc mặt có chút bất thiện didaw một chén nhỏ tới trước mặt Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua chén nhỏ thì nhìn thấy chén nhỏ này chính là nửa chén cháo ngô, đồng thời chén nhỏ này còn tỏa ra mùi thiu.- Cảm ơn!

Không cần!Nhạc Trọng lắc đầu dùng âm thanh khàn khàn nói ra.Tiểu Hoàng Mao hừ lạnh một tiếng thoáng cái uống sạch chén cháo và nhìn qua Nhạc Trọng lạnh lùng cười cười:- Hừ!

Thật sự là không biết phân biệt.

Ngụy lão sư nhìn thấy anh tàn phế nên cứu anh.

Anh bây giờ ngay cả bát cháo ngô lại chướng mắt.Tên thiếu phụ rất có tư sắc nhíu mày nhìn qua Tiểu Hoàng Mao quát lớn:- Đỗ Cường, trở về.

Tôi dạy em như thế nào, không cho phép cầm chỗ thiếu hụt trên thân thể của người khác mà cười nhạo.

Đây là hành vi không lễ phép.Đỗ Cường lông mày nhíu lại khóe miệng hiện ra nụ cười lạnh quỷ dị.- Không lễ phép?- Mở cửa!Mở cửa!Nhanh mở cửa cho lão tử!Đúng lúc này ngoài cửa truyền ra âm thanh tức giận đập cửa.Nghe được âm thanh ngoài cửa, mỗi người trong phòng biến sắc, thiếu phụ mở cửa cho Nhạc Trọng tiến vào trong phòng cũng hơi chấn động.Sắc mặt Ngụy lão sư hơi đổi có chút bất đắc dĩ nói ra:- Đi mở cửa!Thiếu nữ kia do dụ một chút mở cánh cửa ra.Người thiếu nữ kia do dự một chút đi qua mở cửa phòng.Nương theo một cơn gió lạnh, một gã nam nhân trung niên thân cao 1m74, thân thể thập phần rắn chắc, mặt đầy râu rậm, ngũ quan vặn vẹo đi vào trong phòng.- Thật sự là lạnh chết!

Tại sao lại thu lưu một tàn phế?

Mẹ kiếp!

Chính các người còn khó mà sống nổi còn đi cứu người khác sao?Tên nam tử trung niên kia vừa vào nhà uống một ngụm nước ấm thì đưa mắt nhìn qua Nhạc Trọng ở trong góc và nhìn qua Ngụy lão sư lớn tiếng mắng.Ngụy lão sư sắc mặt có chút âm trầm nhưng mà mặc cho nam tử trung niên quát mắng, không nói một lời.Tên nam tử trung niên kia có chút không kiên nhẫn nói một câu trực tiếp đi tới trực tiếp cởi bỏ quần áo của Ngụy lão sư:- Tính toán!

Cô điên thì tôi cũng không quản.

Qua đây bồi tôi cả đêm nào!Nhìn thấy một màn này, trong mắt bọn nhỏ trong phòng này tức giận, bi thương, hưng phấn, hiếu kỳ kỳ dị.Tiểu Hoàng Mao Đỗ Cường thì sắc mặt khó coi, cắn răng trong mắt hiện ra thần sắc bi phẫn bất đắc dĩ nhìn qua hướng khác.Ngụy lão sư không có ra sức giãy dụa, nàng mặc cho nam nhân kia tùy ý sờ mó và cởi quần áo của nàng ra, nhưng mà nàng nhàn nhạt hỏi:- Lương thực đâu?- Ở ngay chỗ này!Tên nam nhân trung niên không kiên nhẫn vứt bỏ một cái bao nhỏ trên đất và lè lưỡi liếm cái cổ trơn bóng của Ngụy lão sư.Thiếu nữ mở cửa cho Nhạc Trọng lập tức đi lên cầm lấy túi lương thực kia, sau đó cẩn thận từng li từng tí ôm vào trong ngực, trong mắt lại bi phẫn và bất đắc dĩ nhìn qua nam tử trung niên đang làm ra đủ loại chuyện không nên nhìn trên người của Ngụy lão sư.Phanh!Thời điểm tên nam tử trung niên kia chuẩn bị cởi quần trước mặt của mọi người, nâng cao tiểu đệ của hắn lên, chuẩn bị súng thật đạn thật đâm vào khe hẹp, nhưng mà lúc này có một viên đạn bắn xuống dưới chân của nam tử trung niên, bắn ra một lỗ đạn.Tên nam tử trung niên kia bỗng chốc bị sợ hãi tê liệt ngã xuống đất, vẻ mặt kinh hãi nhìn qua Nhạc Trọng lẳng lặng ngồi trong góc.Trong phòng tất cả mọi người cũng nhìn qua Nhạc Trọng, gắt gao nhìn thẳng Nhạc Trọng đang cầm súng trong tay.Nhạc Trọng nhìn tên nam tử trung niên kia trong mắt hiện ra sát ý mạnh mẽ, Cái Ngụy lão sư trong tận thế là người tốt khó có được.

Hắn mơ hồ đoán được chính là vì có Ngụy lão sư tồn tại, tiểu hài tử, nữ nhân trong phòng này mới còn sống được.

Mà Ngụy lão sư trả giá thật nhiều chính là bán thân thể của mình.Nhạc Trọng tự nhận không phải là người tốt lành gì.

Nhưng mà sâu trong lòng của hắn cũng hy vọng người tốt có thể bình an vượt qua cả đời.

Chỉ cần không ngăn cản con đường của hắn đi, hắn nguyện ý dưới tình huống đủ khả năng, trợ giúp và thủ hộ những người tâm địa thiện lương này.- Không nên giết hắn!Đúng lúc này, tên nam tử trung niên đang đè áp Ngụy lão sư dưới thân và bộ ngực tuyết trắng của nàng thoáng cái ngăn cản trước người của tên nam tử trung niên này.Tinh thần lực của Nhạc Trọng cực kỳ cường đại, hắn tức giận và phóng xuất sát ý làm cho người trong phòng này ai cũng cảm nhận được.Nhạc Trọng nhìn qua Ngụy lão sư ngăn ở trước người của tên nam tử trung niên thì trong mắt hiện ra hào quang phức tạp, hỏi:- Hắn làm vậy với cô, cô bây giờ còn bảo vệ hắn, cho tôi một lý do!Ngụy lão sư không có chút sợ hãi đối mặt với Nhạc Trọng và chậm rãi cười buồn, nói:- Tôi lấy thân thể trao đổi lương thực với hắn, tuy là bất đắc dĩ, nhưng mà cũng là tự nguyện.

Nếu như không có hắn hỗ trợ, chỉ sợ toàn bộ người ở đây đã chết cả rồi, hơn nữa tôi vì sống sót không ngừng bán đứng thân thể của mình cho những người khác.

Đối với những người khác mà nói hắn đã rất không tồi với tôi rồi.Nhạc Trọng thoáng cái lâm vào trầm mặc, hắn chậm rãi thu súng, sau đó nhìn qua tên nam tử trung niên kia, nói:- Tiện nghi cho mày rồi!

Cút đi!- Vâng!

Dạ!

Tôi cút!

Tôi cút!30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 677: Ánh Sáng Chói Mắt Của Nhân Tính. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTên nam tử trung niên kia lao mồ hôi lạnh nhìn qua Nhạc Trọng nói một câu sau đó chạy thẳng ra ngoài.Nam tử trung niên kia vừa ra khỏi phòng, ánh mắt Nhạc Trọng nhìn qua bộ ngực tuyết trắng của Ngụy lão sư một vòng, trong nội tâm lúc này hiện ra hào quang khác thường.

Hắn cũng đã một tuần không có gần nữ sắc, bận rộn công việc cũng không làm được gì, hiện tại yên tĩnh, thân thể liền có chút ít rục rịch.

Không quan hệ tình yêu, đây là bản năng của nam nhân.Ngụy lão sư này cũng là người có sắc đẹp nhận thấy ánh mắt nóng rực của Nhạc Trọng và cảm nhận được ánh mắt của lũ trẻ chung quanh, nàng mặt đỏ lên yên lặng mặc quần áo của mình vào.Đợi đến lúc Ngụy lão sư mặc quần áo tử tế, Nhạc Trọng lúc này mới hỏi qua nàng.- Cô tên gì?

Đây là nơi nào?

Tôi muốn biết cụ thể là tỉnh, thành phố, huyện nào.Ngụy lão sư sửa sang suy nghĩ một chút vẫn nói:- Tôi là Ngụy Khiết, trước khi xảy ra tai nạn thì tôi là giáo viên tiểu học.

Nơi này là Quảng Tây tỉnh thành phố Tân Tề huyện Mộc Hạ, đây là Đinh Trấn.

Thủ lĩnh Đinh Trấn tên là Trương Liễu Hà.- Khá tốt không có bị thổi ra ngoài tỉnh!Nghe Ngụy Khiết nói thì trong lòng Nhạc Trọng có chút buông lỏng một hơi.Thành phố Tân Tề cách thành phố Quý Trữ cũng không tính xa, chỉ cần đi thêm mấy tiếng đồng hồ là quay về tới thành phố Quý Trữ.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Cô biết đường đi tới hành phố Quý Trữ không?Ngụy Khiết trực tiếp lắc đầu nói:- Không hiểu!Ngụy Khiết trước tận thế chỉ là một giáo viên tiểu học bình thường mà thôi.

Nàng đi thành phố Quý Trữ, Nam Trữ đều là ngồi xe lửa, ô tô mà đi.

Muốn bảo nàng một mình đi tới thành phố Quý Trữ nàng căn bản làm không được.Nhạc Trọng trước tận thế là sinh viên còn không có cả bằng lái xe.

Hắn dĩ vãng đi nơi nào cũng có bộ hạ dẫn đường, hắn một người căn bản không thể tìm thấy đường đi từ Đinh Trấn đến thành phố Quý Trữ.- Ah!Nhạc Trọng thoáng lâm vào trầm mặc một chút, hắn yên lặng từ trong ngực móc ra hai cái chocolate, một cái ném cho thiếu nữ mở cửa cho hắn đi vào nhà, một cái khác ném cho Ngụy Khiết.

Đây là hắn báo đáp ơn Ngụy Khiết cho hắn nghỉ ngơi.Tuy Ngụy Khiết cho dù không cho Nhạc Trọng tiến vào, Nhạc Trọng cũng có biện pháp sinh tồn được.

Nhưng mà Ngụy Khiết thiện lương cùng ân tình, trong tận thế trật tư tan vỡ, nhân tính mất đi thì đối với Nhạc Trọng mà nói đây là bảo vật trân quý.Con mắt Ngụy Khiết sáng ngời tiếp nhận khối chocolate nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ:- Cảm ơn!Chocolate là đường cao áp súc, kẹo nóng nhiều nhiệt, trong tận thế không chỉ là mỹ vị khó có được, mấu chốt có thể cứu một mạng người.- Cảm ơn!

Tôi tên là Lưu Hiểu Hồng!Thiếu nữ mở cửa cho Nhạc Trọng tiến vào nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ một tiếng.Nhạc Trọng lãnh đạm nói:- Không cần cám ơn!

Đây là thù lao hai vị cho tôi nghỉ ngơi.Nói xong Nhạc Trọng chợt từ trong ngực móc ra một khối chocolate lớn và đồ uống bắt đầu ăn uống.

Những chocolate, đồ uống đều chứa nhiều năng lượng, hai thú này giúp cho hắn duy trì thể lực sung túc.

Có năng lực sung túc thì hắn có thể khôi phục nhanh hơn.Ở chỗ khác, vài tên tiểu quỷ nhìn Nhạc Trọng một người ăn uống thả cửa, cũng nhịn không được nuốt nước miếng.

Nhưng mà bọn họ cảm nhận được trên người của Nhạc Trọng tỏa ra sát ý đáng sợ.

Bản thân bọn họ cảm thấy Nhạc Trọng đáng sợ cùng nguy hiểm, bởi vậy bọn họ cũng không dám tới gần Nhạc Trọng và xin đồ ăn.Ngụy Khiết mở gói chocolate của Nhạc Trọng ném cho nàng ra, đem từng khối chocolate tách ra, bình quân phân cho cho đám tiểu quỷ.

Mà chính nàng không ăn khối nào.Nhạc Trọng yên lặng nhìn cảnh này và trong lòng hiện ra nét vui mừng.

Mặc dù trong tận thế tàn khốc, nhân tính sụp đổ, nhưng mà vẫn còn có người bảo trì ánh sáng lương thiện.

Hơn nữa còn là người Hoa, một xã hội người Hoa trước tận thế là một nơi rác rưởi với không ai giúp ai thì đây là chuyện đáng mừng.Nhạc Trọng nhìn qua bên cạnh, hắn nhắm mắt trong góc và bắt đầu nghỉ ngơi.

Hắn chỉ ở trạng thái nửa ngủ nửa tỉnh, chỉ cần có một chút sát khí và cỏ lay thì hắn sẽ tỉnh lại.Ánh mắt Ngụy Khiết có chút phức tạp nhìn Nhạc Trọng.

Lịch duyệt phong phú nàng thoáng cái nhìn ra được Nhạc Trọng là cường giả vẫn còn lương thiện và lương tâm.

Nhưng mà cho dù cường giả gì thì chỉ cần hai chân bị gãy, ở trong tận thế đều nửa bước khó đi.

Nếu không nàng đúng là muốn đi qua băng bó cho hắn, chỉ cần nàng có thể nuôi sống những hài tử này thì chuyện gì nàng cũng nguyện ý.Nhạc Trọng co lại trong góc phòng, người trong góc cảm thấy trên người của mình có cảm giác áp bách, cho nên vẫn bảo trì trầm mặc.Chỉ có Đỗ Cường dùng con mắt âm lãnh như sói đói nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, đồng thời nhìn Ngụy Khiết trong ánh mắt tràn ngập ái mộ, căm hận, ghen ghét, điên cuồng các cảm xúc phức tạp.Một đêm không có chuyện gì đặc biệt, sáng sớm ngày thứ hai thì bão tuyết ngững hoàn toàn, Đỗ Cường sáng sớm đã đẩy cửa ra ngoài.Ngụy Khiết nhìn qua Đỗ Cường đi ra ngoài thì nhịn không được lớn tiếng nói:- Đỗ Cường, em muốn đi đâu?

Em hôm nay còn chưa ăn điểm tâm đấy.Đỗ Cường táo bạo phản bác một câu, cũng không quay đầu lại đi ra ngoài:- Mặc kệ em!Ngụy Khiết nhìn Đỗ Cường rời đi, nhịn không được thở dài một hơi.Lưu Hiểu Hồng nhịn không được khuyên:- Ngụy lão sư!

Mặc kệ hắn đi.

Chúng ta và hắn không phải người chung đường.Đỗ Cường tính cách thập phần phản nghịch, tính cách của hắn không phù hợp trong tận thế này.

Trừ Ngụy Khiết ra, những người khác rất chán ghét Đỗ Cường.Ngụy Khiết cũng không nói thêm gì nói thẳng:- Làm bữa sáng đi!Trong gian phòng nhỏ này có khói bếp bay lên.Mỗi người đều đạt được một bát cháo loãng.Những hài tử kia bưng lấy bát cháo thiu và vô cùng thích thú ăn hết cháo của mình, đây giống như là món ngon.

Bọn họ trước tận thế ở trong nhà là tiểu bá vương, tiểu hoàng đế, cái gì ăn hai lần là vứt bỏ, thậm chí không thích ăn cơm, chỉ thích ăn đồ ăn vặt.

Nhưng mà dưới tận thế bức bách thì bọn họ ăn bát cháo thiu này giống như là mỹ vị khó có được.Lưu Hiểu Hồng cũng đem một chén cháo đưa tới bên người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng trực tiếp lắc đầu ném một lạng thịt hộp đưa cho Lưu Hiểu Hồng cùng Ngụy Khiết.Lưu Hiểu Hồng cùng Ngụy Khiết hai nữ nhìn thấy một lạng thịt hộp này thì trong mắt hiện ra nét kỳ dị.

Trong Đinh Trấn này, một *** thịt hộp thì có thể làm cho nữ nhân đẹp như Ngụy Khiết đẹp hiến thân suốt buổi tối.

Nhạc Trọng thoáng cái ném ra một lạng thịt cho các nàng, nam nhân hào sảng này trong tận thế làm cho nàng cảm thấy vui vẻ và phức tạp.Ánh mắt đám tiểu quỷ trong phòng nhìn qua thịt hộp trong tay của Ngụy Khiết cùng Lưu Hiểu Hồng.Ngụy Khiết do dự một chút cắn răng nói:- Mở hộp ra đi!Lưu Hiểu Hồng nuốt nước miếng mở thịt hộp ra.Ngụy Khiết nói:- Mỗi người một mảnh!- Vạn tuế!- Quá tốt!...30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 678: Đoạt Trấn.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐám tiểu quỷ vừa nghe như vậy thì lập tức hoan hô, một người lĩnh một miếng thịt hộp, cẩn thận từng li từng tí ăn từng ngụm nhỏ.

Bọn nhỏ này đã hơn nửa năm chưa từng ăn thịt.Ở trong tận thế, người có lực lượng và thế lực trải qua cuộc sống xa hoa thoải mái.

Thế nhưng mà những người sống sót tầng dưới chót cuộc sống thập phần đáng thương, rất nhiều người trường kỳ ở trong trạng thái đói khát.Đám tiểu quỷ thập phần hạnh phúc ăn những món thịt hộp này, hơn mười người đại hán được một tên nam tử răng hô, độc nhãn, dáng người khôi ngô đi vào trong gian phòng này.Đỗ Cường hướng về Nhạc Trọng một ngón tay, sau đó vẻ mặt nịnh nọt hướng về kia tên răng hô đại hán nói ra:- Tuần lão đại, chính là thằng này, trong tay còn có súng.

Ngày hôm qua chính hắn nổ súng đấy.Tuần lão đại quét nhìn qua Nhạc Trọng và tùy tiện uy hiếp nói:- Móa!Đồ tàn phế, nơi này là địa bàn của lão tử, giao súng ra đây, nếu không lão tử trực tiếp đánh gãy hai tay của mày, biến màu thành phế vật tàn phế cả tay và chân.Sau khi nói lời uy hiếp, ánh mắt Tuần lão đại chợt nhìn qua người của Ngụy Khiết, trong mắt của hắn hiện ra dâm quang, vui vẻ nói ra:- Mẹ kiếp!Nơi này không ngờ còn có người đẹp như vậy, thật sự là lãng phí, tới đây cho lão tử chơi thoải mái nào!Nói xong Tuần lão đại cũng không để ý ánh mắt của mọi người đang nhìn, trực tiếp thò tay vuốt toc của Ngụy Khiết.Trong khu vực này, Tuần lão đại là tồn tại giống như thổ hoàng đế, trong tận thế, lễ nghi đạo đức hết thảy sụp đổ, hắn căn bản không quan tâm những người khác thấy hắn thế nào.

Hắn là bạn của thủ lĩnh Đinh Trấn Trương Liễu Hà, chỉ cần hắn nói với Trương Liễu Hà, những nữ nhân này có bị gì thì hắn cũng không sao cả.- Không muốn!Tuần lão đại!Một cổ lửa giận từ trong lòng của Đỗ Cường dâng lên, hắn không thể không tiến lên một bước, ý đồ ngăn cản Tuần lão bắt lấy Ngụy Khiết.- Rác rưởi đáng chết!

Đi chết đi!Tuần lão đại nhìn qua Đỗ Cường che trước mặt hắn thì trong mắt hiện ra hung quang và một quyền đánh lên người của Đỗ Cường, lực lượng gấp ba lần người bình thường bộc phát ra ngoài, đánh Đỗ Cường giống như khối bông nát đâm vào tường, phun ra một ngụm máu tươi, hai mắt mất đi thần thái, biến thành thi thể rơi xuống đất.Nhìn thấy một màn như vậy, đám tiểu quỷ, Ngụy Khiết, Lưu Hiểu Hồng trong mắt đều hiện lên ra nét sợ hãi.

Một quyền có thể đánh chết người, bọn họ lần đầu tiên mới cảm thấy nhân loại đáng sợ như vậy.Tuần lão đại chán ghét phun ra một ngụm nước bọt, nhìn Ngụy Khiết ác độc ra lệnh:- Phi!

Rác rưởi, chút nữa là phá tan hào hứng của lão tử.

Mày bò qua liếm sạch giày cho lão tử.Tuần lão đại trước tận thế là một nông dân địa vị thấp.

Bởi vì hắn lớn lên xấu xí, hắn ở trong thành thị nhận hết khinh bỉ, rất nhiều nữ nhân thành thị nhìn hắn với ánh mắt khinh miệt.

Chuyện này làm hắn tự ti và tức giận.

Sau tận thế, sau khi hắn đạt được lực lượng thì phải trả thù nữ nhân, hắn thích nhất chính là nhìn những nữ nhân ngày xưa nhìn hắn với ánh mắt khinh bỉ bây giờ làm chó trước mặt của hắn.Ngụy Khiết sắc mặt trắng nhợt, nàng không muốn làm, tuy không muốn bán đứng tôn nghiêm của mình.- Thật sự là rác rưởi!Nhạc Trọng nhìn Tuần lão đại lạnh lùng nói.Tuần lão đại nghe vậy giận dữ thoáng quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng rống to lên:- Móa!

Đồ tàn phế, mày nói cái gì?

Tụi mày xông lên đánh gãy hai tay của nó cho tao, sau đó treo nó ở bên ngoài hong gió!- Tiểu tử!

Đi chết đi!Bảy tên tráng hán trong mắt hiện ra nét điên cuồng trực tiếp xông qua phía Nhạc Trọng.Ánh đao lóe lên, bảy tên tráng hán này nhảy tới trước người của Nhạc Trọng, thân thể của bọn họ chợt bị chém thành bảy tám đoạn, máu tươi cùng nội tạng trực tiếp rơi vãi trên đất, đem gian phòng biến thành căn phòng khủng khiếp.Nhạc Trọng chậm rãi từ dưới đất đứng lên, cầm Ngạc Nha Cứ Nhận trong tay ánh mắt lạnh như băng đi tới trước người Tuần lão đại.- Ah!Nhìn thấy bảy tên tráng hán bị chém thành bảy tám đoạn, Tuần lão đại nhìn thấy cảnh này lập tức bỏ chạy điên cuồng, điên cuồng bỏ chạy ra bên ngoài.Sắc mặt Tuần lão đại đại biến, hắn cho dù cầm Ngạc Nha Cứ Nhận như Nhạc Trọng thì hắn không cách nào chém giết bảy người một lúc, mà người trước mắt lại làm hời hợt, hiển nhiên là một cường giả đáng sợ tới cực điểm.Tuần lão đại thoáng cái làm ra phán đoán, điên cuồng bổ nhào qua phía Ngụy Khiết, hắn chỉ có thể bắt người ta làm con tin, như vậy hắn có một đường sinh cơ.Tuần lão đại vừa mới nhìn qua hướng Ngụy Khiết phương thì phóng lên trước một bước, một ánh đao lóe lên trên cổ của hắn, đầu của hắn lập tức rơi xuống đất, thi thể không đầu lập tức rơi xuống và máu tươi bắn lên cao.Ngụy Khiết, Lưu Hiểu Hồng và đám tiểu quỷ trong phòng nhìn thấy một màn này, Trong mắt mọi người đều tràn ngập kinh hãi.

Bọn họ căn bản chưa từng nhìn thấy người nào nhanh như Nhạc Trọng.- Phản ứng không tệ!

Đáng tiếc quá chậm!Nhạc Trọng nhìn thi thể Tuần lão đại thì thân thể lóe lên rồi biến mất.Sau một khắc Nhạc Trọng liền xuất hiện bên người tráng hán, đặt một đao lên cổ của tên tráng hán và nói:- Mang tao đi tới chỗ Trương Liễu Hà!- Vâng!

Vâng!Tên tráng hán sợ tới mức nói gấp, hắn căn bản không dám làm trái ý của Nhạc Trọng là tồn tại hung hãn giết người như ngóe.Dưới sự dẫn dắt của tên tráng hán, Nhạc Trọng đi tới trước một căn biệt thự.Tên tráng hán kia chỉ vào hướng biệt thự và nhìn Nhạc Trọng nói:- Trương Liễu Hà ở tại chỗ này!Cùng một thời gian, một tên mang khí tức thượng vị giả, hai tay vừa thô vừa to, sắc mặt khô vàng, hai mắt lại tinh quang chớp động, tên nam tử trung niên và tám người cường hóa túm tụm lại.Trương Liễu Hà nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt ngưng trọng nói:- Vị bằng hữu kia, tôi chính là Trương Liễu Hà.

Giữa chúng ta có phải có hiểu lầm gì hay không?Nhạc Trọng nhìn Trương Liễu Hà và lạnh lùng nói:- Đinh Trấn bây giờ là của tao!

Tao cho mày thời gian ba giây cân nhắc, hoặc là hiện tại đầu hàng làm bộ hạ của tao, hoặc là chết tại chỗ này!Đinh Trấn ở vào giữa thành phố Tân Tề cùng thành phố Quý Trữ, tương lai Nhạc Trọng nhất định phải nhét khu vực này vào vị trí thống trị, nơi này hắn phải lấy vào trong tay của mình.Một tên nam tử mặc áo giáp bằng kim loại, tóc xịt keo và tóc dựng cao lên trời, nhìn qua Nhạc Trọng chửi ầm lên, nói:- Mẹ kiếp, trang bức à!

Mày là tạp chủng ở nơi nào!

Muốn chết có phải không?Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, gai độc trong tay nhắm vào đầu của tên nam tử này và bóp cò.Phanh!Đầu của tên nam tử tóc dựng đứng này nổ tung, hai máu đỏ trắng bắn ra tung tóe, rơi đầy đất.Trong nội tâm Trương Liễu Hà phát lạnh và lập tức gào lên thật to.- Động thủ!Giết hắn!Trương Liễu Hà vừa dứt lời, Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, như một mũi tên bước lên trước, giống như quỷ mỵ xông qua trước người của hắn.Trong tay Nhạc Trọng cầm Ngạc Nha Cứ Nhận vung lên, một đao chém vào cổ của Trương Liễu Hà.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 679: Tử Hạt Tiết Trữ. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrương Liễu Hà căn bản không có kịp phản ứng, đầu của hắn rơi xuống, máu từ trên cô của hắn bắn lên trời.Nhìn thấy Trương Liễu Hà bị Nhạc Trọng nhẹ nhõm một đao miểu sát, bốn tên bộ hạ ở bên cạnh lập tức hoảng sợ, lâm vào trong sợ hãi, hay chân không còn hoạt động.Còn lại ba gã người cường hóa hệ nhanh nhẹn, hệ sức mạnh thì trực tiếp xông qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn thấy ba tên người cườn hóa này thì dùng Ngạc Nha Cứ Nhận hóa thành từng đạo đao quang đoạt mạng.Trong chớp mắt, ba tên người cường hóa nhanh nhẹn, sức mạnh bị chém thành mấy đoạn, vô số máu tươi cùng tứ chi tán lạc trên đất, cảnh này cực kỳ tàn khốc.- Tôi hàng!

Tôi đầu hàng!- Tôi đầu hàng!- Đừng giết tôi!

Tôi đầu hàng!...Bốn tên cao thủ còn sống sót trực tiếp bị Nhạc Trọng dọa phá lá gan, bọn họ thoáng cái quỳ trên mặt đất, thân thể lạnh run chủ động đầu hàng Nhạc Trọng.

Bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy nam nhân khủng bố như Nhạc Trọng.

Tám người bọn họ và Trương Liễu Hà ở trước mặt của Nhạc Trọng trước căn bản không khác gì gà đất chó kiểng, không chịu nổi một kích, bọn họ ở trước mặt Nhạc Trọng cái gì cũng không phải.Nhạc Trọng quan sát bốn tên cao thủ đang quỳ và nói:- Báo tên của các người!- Trương Ân!- Tôi tên Đường Tuấn!- Tôi tên Mã Kiếm!- Tôi ên Lục Phong!Nhạc Trọng ra lệnh:- Các người tập hợp toàn bộ chiến sĩ trong Đinh Trấn này lại chờ lệnh của tôi!- Vâng!Bốn tên người cường hóa nghe lệnh và trực tiếp hành động.Đinh Trấn có ba trăm người sống sót và có hai mươi mấy tên chiến sĩ, còn lại đều là người sống sót bình thường địa vị thấp.Những người sống sót đại bộ phận đều không có cảm giác trung thành gì với Trương Liễu Hà cả.

Đổi một kẻ thống trị cũng không có cảm giác gì.

Dù sao bọn họ chỉ là tồn tại tầng dưới chót.Nhạc Trọng trực tiếp đem mười tên chiến sxi này giao cho bốn người Trương Ân thống lĩnh.- Nhạc lão đại không tốt!Địch tập kích!Địch tập kích!Thời điểm Nhạc Trọng đang chỉnh biên thủ hạ thì Trương Ân vẻ mặt trắng bệch mang theo sáu bảy tên bại binh thoáng cái đi tới trước mặt của Nhạc Trọng và kêu lên.- Cái gì?

Dẫn tôi đi qua!Nhạc Trọng nhướng mày, đi nhanh ra bên ngoài.Đinh Trấn này đã là phạm vi thế lực của Nhạc Trọng rồi, người sống sót trong Đinh Trấn này chính là con dân của hắn.

Nếu như hắn có đầy đủ lực lượng, hắn sẽ giúp người ở Đinh Trấn sống sót.Đường Tuấn ba người mang theo bộ hạ đi ra sau lưng Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đi vào trong trấn, chỉ thấy hơn trăm người tay cầ đủ loại binh khí, trên tay thanh niên nam nữ có xăm hình bò cạp, điên cuồng giết chóc, cưỡng gian người sống sót trong Đinh Trấn.Đường Tuấn nhìn qua cánh tay phải của một tên nam nhân có xăm hình bò cạp thì biến sắc:- Cuồng Bạo Chi Hạt!Không ngờ là bọn chúng!Cuồng Bạo Chi Hạt chính là một thế lực vũ trang mạnh mẽ trừ ba thế lực lớn của thành phố Tân Tề.

Bọn họ nhân số chỉ có ba, bốn trăm người, nhưng mà mỗi người đều là người cường hóa sức chiến đấu không kém.

Đồng thời bọn họ tàn nhẫn hiếu sát, những nơi đi đều hoang tàn.Nghe được danh hào của Cuồng Bạo Chi Hạt thì bọn người Trương Ân, Mã Tuấn đều biến sắc, nhịn không được lui về phía sau vài bước, bọn họ muốn chạy trốn.

Bọn họ thân là người cường hóa, tố chất thân thể so với người bình thường mạnh hơn nhiều, chạy trốn dễ dàng thành công.Nhạc Trọng nhìn qua đám cầm thú Cuồng Bạo Chi Hạt không ngừng giết người và cưỡng gian thì nhíu mày, tay lật một cái và khẩu súng máy hạng nặng 12.

7 li hiện ra trong tay của hắn.

Hắn nhắm ngay những tên chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt và bóp cò.Trong chớp mắt dưới làn mưa đạn bao phủ, năm sáu tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt trực tiếp bị bắn thành cái sàng, nằm xuống đất máu chảy đầm đìa.Dưới đột kích như thế, chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt vừa sợ vừa giận chửi ầm lên, sau đó tìm nơi ẩn nấp thân thể.Nhạc Trọng sử dụng súng máy hạng nặng bắn chết ba tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt thành cái sàng, hơn trăm tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt lập tức ẩn nấp ngay.Trương Ân nhìn qua Nhạc Trọng thoáng cái hiện ra một khẩu súng máy hạng nặng, đồng thời bỏ qua sức giật của súng máy hạng nặng thì vô cùng hoảng sợ.Đặc biệt là viên đạn súng máy hạng nặng bắn lên người, nếu như bắn vào đầu thì đầu người sẽ nổ nát, nếu như bắn vào lưng thì thân thể gãy làm hai, tử trạng cực kỳ đáng sợ.Nhạc Trọng nhìn thấy chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt trốn sau công sự thì khẽ nhíu mày, bởi như vậy hắn không dễ dàng tiêu diệt chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt.Thân hình Nhạc Trọng lóe lên trực tiếp nhìn qua hơn trăm tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt đang ẩn nấp.- Đi chết đi!Thời điểm Nhạc Trọng công kích thì đột nhiên từ trong ngõ hẽm có sáu tên chiến sĩ Cuồng Bạo Chi Hạt lao ra ngoài, những người nào cầm dao găm, Phảng Chế Đường Đao hung hăng đâm vào người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng tay vừa lộn thì khẩu súng trường 05 hiện ra trong tay, hai tay của hắn như thiểm điện nhắm vào hai người cường hóa Cuồng Bạo Chi Hạt lao tới và bóp cò.Nương theo âm thanh súng máy vang lên, sáu tên chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt lập tức biến thành cái sàng.Loảng xoảng một tiếng, hai người cường hóa nhanh nhẹn của Cuồng Bạo Chi Hạt lập tức phá tan cửa sổ thủy tinh lao ra ngoài, phóng qua phía Nhạc Trọng.

Nhưng mà bọn họ vừa phá cửa sổ lao ra thì hai họng súng tối ôm chỉa vào đầu của bọn họ, sau đó khạc đạn.

Thoáng cái viên đạn xuyên qua đầu của bọn họ, biến thành hai cổ thi thể té trên mặt đất.Từ trong góc tối bí ẩn, hơn mười người ăn mặc theo trào lưu không tưởng đang đứng, bọn họ ăn mặc tương đối đơn bạc, hiển nhiên tố chất thân thể cực kỳ không kém, nếu không thì khó mà ngăn cản được giá lạnh hiện giờ.Tố chất thân thể càng mạnh thì đối với rét lạnh, nóng bức kháng tính càng mạnh.

Dùng tố chất thân thể của Nhạc Trọng hiện tại, chỉ cần không phải ở trong gió bão ngày hôm qua lâu thì rét lạnh không làm gì được hắn cả.Một nữ tử tóc đuôi gà, mang theo hai vòng tai lớn, tóc nhuộm thành tóc vàng tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi nhìn qua Nhạc Trọng đang chém giết chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt, trong mắt hiện ra thần sắc sợ hãi, nhìn qua thiếu nữ tóc tím nói:- Đại tỷ!Làm sao bây giờ?

Tên kia đúng là quái vật mà!

Thật đáng sợ!

Nếu không chúng ta rút lui đi!Nam tử đứng bên cạnh cột tóc đuôi gà mặc áo khoác màu đen nhìn qua nữ tử có một đầu tói dài màu tím, dáng người gợi cảm nóng nảy, da thịt trắng nõn như tuyết, hai chân thon dài, mang giày cao gót, bờ môi gợi cảm, ngũ quan tinh xảo, tuổi chừng mười sáu mười bảy tuổi, hai mắt lợi hại, trên trán mang theo một cổ dã tính và mị lực giống như một tiểu mỹ nhân nóng bỏng mang theo hoang dại.Hơn mười tên nam tử ăn mặc quần áo hết sức khó hiểu đứng vây quanh bảo vệ hai người, hiển nhiên nữ tử tóc tím này mới là thủ lĩnh của nhóm người này.Nữ tử tóc tím cực kỳ không có phong độ chửi thề một câu, sau đó cầm lấy ám ma đao màu đen lập tức tiến về phía Nhạc Trọng:- Gà rừng!

Rút lui con mẹ của cô!

Cầm vũ khí, chơi chết thằng chó này đi!- Lên!Được mỹ nữ tóc tím dẫn dắt, hơn mười người nam nữ trẻ tuổi lập tức xông qua phía Nhạc Trọng.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 680: Tử Hạt Tiết Trữ. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhìn thấy hơn mười nam nữ trẻ tuổi lao về phía hắn, tay lộn một cái và hung khí giết chóc súng máy hạng nặng qjz89 12.

7 li lại hiện ra trong tay của hắn.- Đừng nổ súng!

Chúng tôi có lời muốn nói!Mỹ nữ tóc tím nhìn thấy trong tay của Nhạc Trọng là súng máy hạng nặng qjz89 12.

7 li thì gương mặt đại biến vung tay lên, bảo bộ hạ của nàng dừng lại.Nhạc Trọng nhíu mày và chỉ vào đám nam nữ trẻ tuổi này và lạnh lùng nói:- Lập tức đầu hàng, làm bộ hạ của tôi.

Hoặc là toàn bộ chết ở chỗ này.

Các người lựa chọn đi!Nhạc Trọng đối đãi địch nhân chưa từng có thói quen hạ thủ lưu tình.

Cuồng Bạo Chi Hạt đã chọc vào người của hắn, hắn không ngại giết sạch bọn họ.Tiết Trữ liếm liếm bờ môi gợi cảm, dùng ám ma đao trong tay chỉ vào Nhạc Trọng, con mắt lợi hại nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra hưng phấn và thần sắc nóng bỏng:- Tôi tên Tiết Trữ.

Đại tỷ của Cuồng Bạo Chi Hạt, Tử Hạt Tiết Trữ.

Anh dùng súng tính toán là hảo hán gì!

Nếu là có trứng, lấy đao ra đây đấu với lão nương một hồi!

Nếu anh thắng tôi, tôi sẽ là người của anh, chính dù anh cởi sạch quần áo lão nương và cưỡi lên người lão nương mà chơi, lão nương cũng chịu.

Nhưng nếu bại trong tay của lão nương, vậy phải gia nhập đội ngũ này, làm bộ hạ của lão nương.Tiết Trữ thập phần coi trọng Nhạc Trọng là người có kỹ xảo bắn súng và tùy thời có thể hiện ra súng máy hạng nặng, súng tiểu liên.

Trong đội ngũ của nàng vừa vặn thiếu đi một tay xạ thủ.

Nếu như Nhạc Trọng gia nhập đội ngũ của nàng, nàng thống soái Cuồng Bạo Chi Hạt Tử Hạt đội và trở thành Cuồng Bạo Chi Hạt mạnh nhất.- Tôi phải xem cô có bản lĩnh đó hay không đã!Nhạc Trọng lật tay một cái, khẩu qjz89 12.

7 li biến mất không còn gì nữa, thân hình của hắn lóe lên và lao về phía Tiết Trữ.- Tiểu suất ca, tốc độ không tệ lắm!

Đáng tiếc anh gặp tôi!

Hôm nay anh nhất định phải làm bộ hạ của tôi rồi.Tiết Trữ nhìn qua Nhạc Trọng và liếm liếm bờ môi gợi cảm của nàng, phát động kỹ năng di động cao tốc cấp hai, bỗng nhiên tốc độ của nàng tăng vọt, giống như quỷ mỵ lao thẳng về phía Nhạc Trọng.

Nàng là người tiến hóa nhanh nhẹn thức tỉnh tự nhiên, vào thời điểm nàng thức tỉnh, đồng thời còn lĩnh ngộ kỹ năng di động cao tốc cấp hai, chính là vì như thế nàng mới trở thành một trong ba thủ lĩnh của Cuồng Bạo Chi Hạt.Phát động kỹ năng này thì tốc độ của Tiết Trữ thoáng cái tăng lên gấp đôi, siêu việt người bình thường mười ba lần, xông qua phía Nhạc Trọng, đùi phải thon dài xinh đẹp tuyệt trần quét một vòng cung xinh đẹp đá vào eo của Nhạc Trọng.

Nàng muốn đánh bại nam nhân trước mặt này, tuyết phục làm bộ hạ của nàng.- Quá chậm!Nhạc Trọng duỗi tay dễ dàng nắm lấy đùi phải của Tiết Trữ, hắn thuận thế bước lên trước một bước, tay phải giống như độc xà khóa yết hầu của Tiết Trữ lại.Tiết Trữ lúc này đẳng cấp cường hóa miễn cưỡng vượt qua cấp 30, trước khi đẳng cấp cường hóa tới cấp 60, thân kinh bách chiến hơn nữa và toàn thân đầy trang bị cực phẩm cũng bị Nhạc Trọng đánh bại dễ dàng.- Cô bại rồi!Nhạc Trọng hai mắt sáng lên và tay phải hơi dùng lực, cái cổ tuyết trắng của Tiết Trữ hiện ra dấu năm ngón tay.- Buông đại tỷ ra!Hơn mười người hộ vệ theo sau nàng lập tức giận dữ xông lên.Khóe mắt nam tử tóc đuôi gà, hắn đã thầm mến Tiết Trữ từ lâu, nhìn thấy có nam nhân bắt nữ thần của hắn vào trong tay, trong nội tâm đúng là tràn ngập tức giận, hắn trực tiếp móc súng ngắm vào người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đứng yên bất động, hư không trực tiếp hiện ra một cái động, bạch cốt từ trong hư không đi ra, trực tiếp gai xương bắn xuyên qua đầu của nam tử này, từng đạo cốt nhận bay múa, bảy tám tên nam tử vọt tới trước người của Nhạc Trọng lập tức bị chém thành bảy tám đoạn, hóa thành một đống thi thể rơi trên mặt đất.Một màn tàn khốc này chấn nhiếp rất nhiều người, thân thể bọn họ đều đang run rẩy, một cảm giác sợ hãi lập tức bao phủ nội tâm của bọn họ.Những tên chiến sĩ của Cuồng Bạo Chi Hạt đang trốn ở nơi khác nhìn thấy một màn này, bọn họ cũng tràn ngập sợ hãi trong lòng.

Trong bọn họ đệ nhất cao thủ Tử Hạt Tiết Trữ bị nam nhân này bắt thì tùy thời có khả năng vẫn lạc, tên nam nhân khủng bố này mang theo bên người một con quái vật, bọn họ không ai dám lộn xộn, sợ mình làm tức giận Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cầm lấy cổ tuyết trắng của Tiết Trữ hồi lâu, lúc này mới buông ra, hắn nhìn qua Tiết Trữ không ngừng ho khan và lạnh lùng hỏi:- Hiện tại cô nên đưa ra quyết định rồi, là thần phục tôi, làm việc cho tôi.

Hoặc hiện giờ cô và đám người này phải chết.Tiết Trữ ho khan vài cái ngẩng đầu lên nhìn Nhạc Trọng thập phần lưu manh nói ra:- Nguyện đánh bạc chịu thua!

Lão nương đã bại bởi anh, vậy chính là người của anh.

Tôi là Tử Hạt Tiết Trữ, hiện tại chính là bạn gái của anh!

Tử Hạt đội cũng là của anh!

Đám tiểu tử, đi ra cho lão nương, nhận thức người này làm lão đại mới.

Đúng, anh tên là gì?

Cũng không chỉ gọi là lão đại chứ?Nhạc Trọng nhìn Tiết Trữ và trong mắt có dị sắc hiện ra.- Tôi là Nhạc Trọng.Tuy Tiết Trữ tùy tiện một câu là lão nương, nói chuyện thoạt nhìn giống tiểu thái muội.

Nhưng mà không thể phủ nhận bản thân của nàng là một thiếu nữ xinh đẹp.

Đồng thời thực lực bản thân của nàng không kém, nhưng mà Nhạc Trọng so với nàng mạnh hơn nhiều.

Tiết Trữ nhìn Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra hào quang kỳ dị, nói:- Tốt!

Nhạc lão đại, từ hôm nay trở đi, anh là nam nhân của tôi.

Tôi là bạn gái của anh!Tiết Trữ cũng không phải đồ đần, nàng từ giao thủ với Nhạc Trọng đã cảm giác được song phương chênh lệch cực kỳ khủng khiếp.

Nếu như nàng kiên trì cùng Nhạc Trọng là địch, Tử Hạt đội sẽ bị diệt toàn bộ.Mà Tử Hạt đội nguyên bản chính là lính tư nhân của Tiết Trữ, nhận được lệnh của Tiết Trữ thì những người này nhanh chóng tụ tập lại.Tiết Trữ chỉ vào Nhạc Trọng và nhìn qua bộ hạ Tử Hạt đội ra lệnh nói:- Đây chính là lão đại mới của tụi bây, còn không mau bái kiến lão đại mới!Nam nữ trong Tử Hạt đội lập tức kêu lớn:- Bái kiến lão đại!Nhạc Trọng lúc này mới cẩn thận đánh giá thành viên Tử Hạt đội.

Thành viên Cuồng Bạo Chi Hạt Tử Hạt đội đều là nam nữ thiếu niên tuổi từ mười tới mười sáu, bọn họ mỗi người ăn mặc kỳ dị, tóc nhuộm đỉ các màu sắc, trên thân thể ăn mặc một vòng kim loại kỳ dị.Trương Ân và bốn gã người cường hóa nhìn qua Nhạc Trọng một mình có thể thu phục Cuồng Bạo Chi Hạt là một thế lực hung hãn thì hoảng sợ.Nhạc Trọng nhìn qua Tiết Trữ hỏi:- Tại sao các người lại muốn tấn công Đinh Trấn?Trong mắt Tiết Trữ hiện ra một tia bất đắc dĩ nói:- Đám nữ nhân điên cuồng của Băng Tuyết cung không lâu trước đây chuyên công kích các thế lực chung quanh, Cuồng Bạo Chi Hạt chúng tôi không thể ngăn cản đám nữ nhân điên kia nên rút lui.

Bởi vì khuyết thiếu vật tư, cho nên đi tới dây cướp lấy.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 681: Âm Thầm Đau BuồnNhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng hiếu kỳ hỏi:- Nghe nói Băng Tuyết cung là một thế lực do nữ nhân tạo thành.

Dùng thực lực của cô đi vào đó cũng có chỗ cắm dùi.

Tại sao cô không đầu nhập vào đó?Thực lực của Tiết Trữ không kém, có được kỹ năng cấp hai và là người tiến hóa nhanh nhẹn thì thế lực nào cũng hoan nghênh nàng gia nhập.

Nhạc Trọng có chút tò mò vì sao nàng không nương tựa vào Băng Tuyết cung.Âm thanh của Tiết Trữ thoáng cái đánh tan không khí nặng nề:- Bên kia không được!

Nếu tôi dẫn người gia nhập vào Băng Tuyết cung, trừ những nữ nhân chúng tôi ra, các nam nhân còn lại sẽ biến thành nô lệ.Tiết Trữ cũng không phải muốn làm thủ lĩnh thế lực toàn nữ nhân, cũng không phải thủ lĩnh hợp cách.

Thế nhưng mà nàng lại không muốn đám bộ hạ đi theo nàng lại bị giáng làm nô lệ.Thông qua Tiết Trữ giảng thuật, Nhạc Trọng biết rõ Băng Tuyết cung là dạng thế lực gì.

Băng Tuyết cung là một tổ chức lớn do nữ nhân tạo thành, trong đó nhân vật trọng yếu chính là cung chủ Băng Tuyết cung là một nữ nhân đáng sợ và xinh đẹp tuyệt luân, trừ cung chủ ra, trong Băng Tuyết cung cao tầng còn lại là do nữ nhân tạo thành.Trong Băng Tuyết cung có ba ngàn nữ nhân, các nàng là môn đồ của Băng Tuyết cung, cũng là người của Băng Tuyết cung.

Trừ chuyện đó ra, Băng Tuyết cung còn có một vạn hai ngàn nam nhân.

Những nam nhân này bị gọi là tiện nô, tất nhiên là nô lệ đê tiện nhất, làm trâu làm ngựa cho Băng Tuyết cung nhưng mà chỉ ăn được đồ rác rưởi nhất, làm những chuyện khổ nhất, ở nơi kém nhất, mỗi một ngày đều có nam nhân chết vì đói và lạnh, Băng Tuyết cung cũng không thèm quan tâm chuyện này.Nhạc Trọng nghe Tiết Trữ giảng thuật thì trong nội tâm yên lặng.- Thật sự là thế giới biến đổi, dạng đầu trâu mặt ngựa nào cũng có!

Thật không biết cung chủ của Băng Tuyết cung bị dạng nam nhân gì kích thích mà biến thành cực đoan thế này.Hiển nhiên cung chủ Băng Tuyết cung là một nữ nhân theo chủ nghĩa nữ quyền cực đoan, xem nam nhân như con sâu cái kiến.Nhạc Trọng tiếp tục dò hỏi:- Cuồng Bạo Chi Hạt các người có bao nhiêu bộ đội?Tiết Trữ cũng không có chút nào giấu diếm nói thẳng:- Cuồng Bạo Chi Hạt chúng tôi vốn có ba bộ đội, Tử Hạt, Hoàng Hạt, Xích Hạt ba bộ đội.

Nhưng mà Hoàng Hạt đã bị đội chấp pháp của Băng Tuyết cung tiêu diệt, hiện tại chỉ còn lại Tử Hạt của tôi và Xích Hạt của Mã Thông mà thôi.Nhạc Trọng nói:- Cô có biện pháp liên hệ với Mã Thông không?Tiết Trữ dùng ánh mắt xinh đẹp kiên nghị nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng và chặm rãi lắc đầu:- Nhạc lão đại, lão nương tuy là bạn gái của anh, thế nhưng mà lão nương không thể bán đứng huynh đệ.

Cho dù anh có chơi lão nương, lão nương cũng không nhíu mày một cái, thế nhưng mà lão nương không thể làm ra chuyện bán đứng huynh đệ của mình.Nhạc Trọng có chút không chịu được quát lớn- Về sau nói chuyện cô không được xưng là lão nương này, lão nương nọ!

Dùng tôi!Nhìn qua tiểu muội này dung nhan tinh xảo, dáng người gợi cảm nhưng mà mở miệng là lão nương lão nương thì Nhạc Trọng cũng có chút không chịu được.Tiết Trữ có chút không cho là đúng nói:- Biết rõ!

Về sau lão nương...

Không, tôi sẽ chú ý!Đúng lúc này từ xa có tiếng máy móc vang lên, hai chiếc trực thăng vũ trang từ xa bay qua bầu trời của trấn nhỏ này.Nhạc Trọng nhìn qua hai chiếc trực thăng vũ trang này và hiện ra ánh mắt kỳ dị:- Đó là trực thăng vũ trang hổ thức!

Bọn chúng là người của Thiên Đường Thần Quốc?Thế lực của Thiên Đường Thần Quốc khởi nguyên tại nước Đức, trực thăng vũ trang hổ thức là vũ khí bọn họ thường dùng.

Ban đầu ở Thái Lan thì Thiên Đường Thần Quốc cũng sử dụng trực thăng vũ trang hổ thức này tấn công.Nhạc Trọng chỉ vào hướng hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức và nhìn Tiết Trữ hỏi:- Phương hướng kia có thế lực nào?Tiết Trữ nhìn qua hướng mà Nhạc Trọng chỉ và trả lời.- Bên kia là địa bàn của Vạn Hùng Hội.

Lão đại của Vạn Hùng Hội là quỷ háo sắc không nữ không vui.

Nhưng mà thực lực của hắn cũng rất lợi hại, nghe nói có thể so sánh với cung chủ Băng Tuyết cung.

Vạn Hùng Hội bên kia cũng có mấy vạn người sống sót.Nhạc Trọng nhìn qua hướng Vạn Hùng Hội thì trong mắt hiện ra thần sắc kỳ dị, trực thăng vũ trang hổ thức của Thiên Đường Thần Quốc bay qua làm hắn hiện ra cảm giác lo lắng.Nhạc Trọng nhìn Tiết Trữ tiếp tục hỏi, nếu như nữ nhân này đã là thủ lĩnh một thế lực thì chắc quen thuộc đường, đối với hắn có trọng dụng:- Tôi muốn đi thành phố Quý Trữ, cô biết đường đi không?Tiết Trữ hỏi:- Biết rõ!

Nhưng mà muốn đi qua thành phố Quý Trữ, chúng ta nhất định phải xuyên qua Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Vạn Hùng Hội hướng của một trong ba thế lực này.

Anh muốn đi theo đường nào?- Con đường nào gần nhất?- Đại Trung Hoa Đồng Minh hội.

Bên kia gần hơn!Nhạc Trọng đánh nhịp nói:- Chúng ta đi qua Đại Trung Hoa Đồng Minh hội đi!Tiết Trữ nhìnn qua bộ hạ trong trấn nhỏ vẻ mặt khó xử nói:- Thế nhưng mà Nhạc lão đại!

Đám tiểu đệ, tiểu muội của tôi và người trong Đinh Trấn làm sao bây giờ?Trải qua tận thế tôi luyện, Tiết Trữ cũng trở nên coi thường nhân mạng, lãnh khốc vô tình.

Nhưng mà nàng vô cùng trọng nghĩa khí, những tiểu đệ, tiểu muội đã đi theo nàng, nàng cũng chịu trách nhiệm cho bọn họ.

Tuy nàng là người tiến hóa nhanh nhẹn và có kỹ năng cấp hai nhưng mà đẳng cấp cường hóa chỉ mới vượt qua cấp 30, đó là bởi vì nàng hao phí rất nhiều khí lực trợ giúp tiểu đệ, tiểu muội trở thành người cường hóa.Chính là vì hao phú nhiều thời gian nên Tiết Trữ hao phí nhiều khí lực bảo hộ tiểu đệ, tiểu muội, những nam nữ thiếu niên này chính là người ủng hộ cho nàng.- Trong trấn có đồ ăn sung túc đủ duy trì qua một tuần, Ngụy Khiết, tới đây!Nhạc Trọng nhìn qua Ngụy Khiết đứng không xa và nói ra.Ngụy Khiết đi tới bên người Nhạc Trọng có chút sợ hãi hỏi:- Nhạc lão đại, chuyện gì?Nhạc Trọng ra tay tàn nhẫn, đối địch không lưu tình chút nào cũng chấn nhiếp giáo viên tiểu học vẫn còn bào trì tâm tính thiện lương này.

Nàng đứng bên người của Nhạc Trọng và hô hấp có chút khó khăn.Nhạc Trọng nhìn mọi người chung quanh một vòng, sau đó nhìn qua bạch cốt và chỉ một ngón tay, nói:- Người này tạm thời là thủ lĩnh của trấn nhỏ này.

Trương Ân, các ngươi nghe đây, từ giờ trở đi trưởng trấn Đinh Trấn chính là Ngụy Khiết.

Ngụy Khiết, nó sẽ giúp cô.

Nếu như ai không nghe lệnh của cô, nó sẽ trực tiếp giết kẻ đó!

Cô nên quản lý tốt cái trấn này, chờ chúng tôi trở về.

Trương Ân, các người nghe rõ chưa?Trương Ân và vài tên người cường hóa nội tâm rùng binh, cung kính nói:- Vâng!

Thủ lĩnh!Bọn người Trương Ân tuy không phải tâm phục khẩu phục Nhạc Trọng, nhưng mà cũng bị thủ đoạn máu tanh của Nhạc Trọng làm sợ hãi, chiến lực vô cùng cường đại làm nội tâm của bọn họ sợ hãi.Tiết Trữ cũng gọi vài tên tiểu đội trưởng của nàng lại và răn dạy một phen, lúc này mới mang theo một thiếu nữ tuổi chừng mười ba, tóc nhuộm màu trà, trang điễm nhạt, dáng người có chút mong manh đi tới trước người Nhạc Trọng.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 682: Thiếu Niên Hư Hỏng. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTiết Trữ chỉ vào thiếu nữ va giới thiệu cho Nhạc Trọng:- Đây là Lưu Tiểu Trà!

Anh gọi nàng là Tiểu Trà là được.

Nàng có được năng lực biết trước thời tiết.

Có thể biết trước thời tiết trong vòng một ngày, hết sức chính xác, có thể chính xác bao nhiêu phút đồng hồ thì trời mưa, bao nhiêu phút đồng hồ ngừng mưa.Lưu Tiểu Trà nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười vũ mị và khiêu khích.- Nhạc lão đại!

Anh cực giỏi, phía dưới của người ta ẩm ướt cả rồi.

Nếu như anh muốn chơi nữ nhân thì tới tìm tôi, hì hì...- Đi lên!Nhạc Trọng nhìn Tiết Trữ cùng Lưu Tiểu Trà và mắt không thèm quan tâm, lập tức cho một chiếc xe mô tô từ trong chiếc nhẫn ra ngoài, nói:Nữ sinh hiện đại vô cùng cởi mở, những nữ nhân bất nhập lưu càng cởi mở hơn, nói chuyện vấn đề này còn bạo hơn cả nam nhân.

Nhạc Trọng đối với những người này không có quá nhiều ác cảm, dù sao đây cũng là cách sống mà đối phương lựa chọn.

Nhưng mà hắn cũng không thích tàu nhanh.Nhưng mà Lưu Tiểu Trà có năng lực nắm bắt thời tiết thì với Nhạc Trọng mà nói vô cùng trọng yếu.

Trước khi đạt được quyền khống chế vệ tinh, Nhạc Trọng đều cần năng lực của Lưu Tiểu Trà.

Nếu như có được Lưu Tiểu Trà biết được thời tiết, Nhạc Trọng lúc trước bị vòi rồng cuốn lên cao.Lưu Tiểu Trà liếc mắt nhìn qua chiếc mô tô tràn ngập lực lượng và dã tính thì trong mắt hiện ra thần sắc hưng phấn:- Oa!

Xe máy cực đẹp!Tiết Trữ vỗ mông của Lưu Tiểu Trà và nói:- Đi lên!

Tiểu tao muội!- Vâng!

Đại tỷ đầu!Lưu Tiểu Trà thoáng cái nhảy lên mô tô.Tiết Trữ nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói trực tiếp khiêu khích.- Nhạc lão đại, Tiểu Trà là nữ hài tốt, nàng là nữ hài còn trinh duy nhất dưới trướng của tôi.

Nàng tương đối sạch sẻ, anh muốn nàng tuyệt đối không có vấn đề!- Tôi ở trong mắt của các người là sắc ma sao?Nhạc Trọng có chút im lặng nhìn qua xe máy, ngửi mùi hương trên người của Tiết Trữ tỏa ra mùi thơm nữ nhân mê người, cảm nhận được thân thể tràn ngập sức sống của Tiết Trữ thì tiểu đệ thoáng cái dựng đứng chọc vào bờ mông của Tiết Trữ.Tiết Trữ thoáng cái dựa vào ngự của Nhạc Trọng và trêu đùa:- Hì hì, anh thật cứng!- Câm miệng!

Ngồi vững vàng!Nhạc Trọng có chút thẹn quá hoá giận quát lớn một tiếng và chạy xe nhanh hơn.Dương huyện là căn cứ của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, trước tận thế đây là thị trấn có mười vạn dân cư.

Nhưng bây giờ bị Đại Trung Hoa Đồng Minh hội chiếm cứ, đây là hang ổ của bọn họ.Nhạc Trọng mang theo Tiết Trữ, Lưu Tiểu Trà hai người chạy tới trước Dương huyện và tinh tế đánh giá thị trấn này.Ở bên ngoài Dương huyện, có một con sông đào bảo vệ thành chung quanh.

Trước tận thế, bên ngoài Dương huyện không có sông bảo vệ thành, hiển nhiên là người trong Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cho nhân lực đào sông bảo vệ thành, hơn nữa đem nước sông Tư đổ vào.Đồng thời trong sông bảo vệ thành, còn có tường thành cao năm mét, ở trước đó có cứ điểm hỏa lực.

Trên tường thành một khẩu súng máy hạng nặng chỉa ra ngoài, có thể tấn công tang thi và người tấn công.Con sông bảo vệ thành và tường thành cao năm mét, cho dù mười vạn tang thi công thành, Dương huyện đều có thể giữ vị trí vững vàng.

Cho dù là biến dị thú, nhân loại muốn tấn công thị trấn này cũng không dễ dàng.Công sự phòng ngự xây dựng cũng vô cùng xuất sắc, đặc biệt là hao phí đại lượng nhân lực vật lực tu kiến một con sông bảo vệ thành này càng hao phí nhiều.

Cũng chỉ có huyện thành nhỏ mới có thể xây sông bảo vệ thành.

Nếu như một con sông bảo vệ thành quá dài, cần tiêu hao nhân lực vật lực quá nhiều, trong thời gian ngắn căn bản không cách nào xây dựng.

Còn nếu là tiểu trấn, người sống sót trong trấn quá ít, cũng rất khó xây dựng một con sông bảo vệ như vậyDương huyện xây dựng công sự phòng ngự đúng chỗ như thế, cho dù Nhạc Trọng vận dụng lính tinh nhuệ cưỡng ép công thành cũng phải trả giá không nhỏ mới chiếm được tòa thành này.Nhạc Trọng cẩn thận nhìn công sự phòng ngự trong Dương huyện thu vào trong mắt, nói:- Đi thôi!Tiết Trữ, Lưu Tiểu Trà đi theo sau lưng Nhạc Trọng đi tới Dương huyện.Vì không gây phiền toái, Tiết Trữ, Lưu Tiểu Trà làm đầu tóc lộn xộn, hơn nữa mặc quần áo rách nát, bôi đen làm bẩn gương mặt, các nàng thoáng cái biến thành xấu xí.Thủ vệ của Dương huyện qua loa xem xét Nhạc Trọng là đoàn người không có vi phạm lệnh cấm, chợt chán ghét phất phất tay cho bọn người Nhạc Trọng đi vào trong Dương huyện.Nhạc Trọng dẫn Tiết Trữ hai nữ yên lặng đi vào trong trấn nhỏ.Trong Dương huyện này rất đìu hiu, đại bộ phận người sống sót trong trấn đều ở trong nhà tránh né giá lạnh, những người sống sót không có nhà thì nằm trong góc co người lại chịu lạnh, hai mắt vô thần và chờ đợi tử vong tới.

Cả Dương huyện không có một mảnh sinh cơ, nhìn qua giống như những cái xác không hồn.Đúng lúc này ở bên kia truyền ra tiếng hét to:- Cút ngay!

Cút ngay!Tất cả đám tiện dân cút ngay!Kim thiếu dắt chó đi qua!Nhạc Trọng nhìn qua phía phát ra âm thanh, chỉ thấy một tên nam tử trẻ tuổi tướng mạo hèn mọn bỉ ổi cầm dây thừng trong tay,ở đầu khác của dây thừng là tám mỹ nữ khác nhau bị cột vào cổ, hai mắt không có bất kỳ thần thái, thân thể trần truồng bò trên đất.

Theo sau lưng tên nam nhân trẻ tuổi này là mười lăm tên nam nhân mặc đồ vét đen, đeo kính râm, một bộ dáng bảo tiêu.

Trong đó một gã nam nhân nịnh nọt không ngừng hét lớn với đám người trên đường.- Thật sự là súc sinh!Nhạc Trọng nhìn thấy tên nam nhân này xem mỹ nữ làm chó dắt đi ngoài đường, trong nội tâm không khỏi dâng lên lửa giận hừng hực, hai tay của hắn cũng xiết chặt, trong lòng có tức giận hiện ra ngoài.Sau tận thế, nhân loại vốn không nhiều lắm, chung quanh đầy tang thi, biến dị thú tồn tại rất nhiều.

Có thể là người có người thừa dịp tận thế tiêu diết, làm nhục đồng loại của mình, dùng chà đạp tôn nghiêm của đồng loại tìm vui.

Người như vậy Nhạc Trọng thống hận nhất.Tiết Trữ, Lưu Tiểu Trà nhìn qua nam nhân trước mặt và thống hận không hiểu.

Các nàng cũng là nữ nhân, nhìn thấy nữ nhân khác bị tên Kim thiếu làm nhục, trong nội tâm cũng tràn ngập thống hận cùng phẫn nộ tên Kim thiếu.Tên nam nhân mặc đồ đen côn đồ đi trước nhìn qua người Nhạc Trọng và biến sắc, rông to lên:- Nhìn cái gì vậy!

Chó của Kim thiếu nuội, đám dân đen tụi mày sao không quỳ xuống dập đầu, nghênh đón Kim thiếu đi tới?

Chó của Kim thiếu là đám dân đen tụi mày có thể nhìn được sao?Lúc nào, thơi đại gì thì bên người của thiếu gia ăn chơi có không ít chó đi chung quanh.

Những con chó dữ này chính là đồng lõa hung ác của tên thiếu gia, bọn chúng nhìn thấy có người địa vị thấp hơn mình thì lập tức lên tiếng dọa nạt ngay.- Ồ!

Trương Phương!

Mày lui ra!Ánh mắt của tên Kim thiếu bị bên này hấp dẫn, ánh mắt của hắn thoáng cái nhìn qua Tiết Trữ tóc tím và nhìn dáng ngươi có lồi có lõm của Tiết Trữ, trong mắt hiện ra dâm quang, đi nhanh qua bên này.Kim thiếu cẩn thận dò xét Tiết Trữ cùng Lưu Tiểu Trà hai nữ và trong mắt dâm quang càng đậm, lập tức phất tay ra lệnh.Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 683: Thiếu Niên Hư Hỏng. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Tao quyết định.

Hai nữ nhân này từ giờ trở đi sẽ là chó cái của tao.

Người đâu, giết nam nhân này cho tao!Trong mắt của Kim thiếu thì mạng người so với chó còn kém hơn.

Chỉ cần hắn nguyện ý giết mười người cũng không sao cả.Tên bảo tiêu áo đem hung quang hiện ra.- Vâng!

Kim thiếu!

Bắt hai nữ nhân này lại, giết tên nam nhân này cho tao!Trong nháy mắt chín tên bảo tiêu xông qua phía Nhạc Trọng bên này.

Chín tên bảo tiêu này thân thủ bất phàm có được tố chất thân thể gấp hai người thường, hiển nhiên mỗi người đều là người cường hóa.- Thật đáng chết!Nhạc Trọng cũng không có thèm nhìn qua Kim thiếu làm gì, chuyện này hắn gặp nhiều.

Kim thiếu so với hắn Nhạc Trọng biết còn bá đạo hơn gấp vài lần.- Một đám súc sinh, đi chết đi!Nhạc Trọng tay lật một cái, Ngạc Nha Cứ Nhận chợt hiện ra trong tay của hắn, hắn lập tức bổ ra hơn mười đao hóa thành đao ảnh trùng trùng điệp điệp xoắn một cái, chín tên bảo tiêu chợt hóa thành thành từng mảnh nhỏ, mang theo máu tươi nhuộm đỏ mặt đất.Kim thiếu nhìn qua mấy con chó dữ của mình lập tức biến thành thi thể, bỗng chốc bị sợ tới mức dưới háng chảy ra nước đái ướt sũng, thoáng cái co quắp té trên mặt đất:- Ah!Cứu mạng!Cứu mạng!Mày không thể giết tao!Tao là con của Kim Thắng Huyễn, Kim Đạt Lợi!Mày giết tao thì ba ba của tao sẽ không bỏ qua cho mày!Nhạc Trọng nhìn Kim Đạt Lợi trong mắt hiện ra hung quang chém qua người của Kim thiếu :- Rác rưởi!

Mày không cần lo lắng, ba ba của mày tao sẽ trong thời gian ngắn nhất tiễn tới gặp mày cùng đi xuống địa ngục!Đúng lúc này, một tên nam tử dáng người bình thường bên người của Kim thiếu lập tức như mũi tên lao thẳng về phía trước, cầm trong tay một thanh ám ma đao một đao bổ vào đao của Nhạc Trọng, ngăn cản Nhạc Trọng đánh xuống.Đồng thời từ trên đao truyền ra lực phản chấn cực lớn, chấn đắc Nhạc Trọng liền lùi lại hai bước.Nhạc Trọng ánh mắt nhìn chằm chằm vào bảo tiêu này và nói:- Cao thủ!

Là người tiến hóa lực lượng nhanh nhẹn song thuộc tính sao?Tên bảo tiêu cầm đao trực chỉ Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra thần sắc ngưng trọng, hắn lần đầu tiên gặp đối thủ đáng sợ như vậy, dùng thực lực người tiến hóa lực lượng, nhanh nhẹn song thuộc tính như hắn còn không ngăn được một đao của Nhạc Trọng thì trong lòng của hắn tràn ngập kinh hãi:- Cho tôi mặt mũi, thả cho hắn con đường sống, chuyện hôm nay tôi không nhìn thấy!Kim Đạt Lợi thoáng cái trốn ra sau lưng của tên bảo tiêu và tràn ngập cừu hận nhìn qua Nhạc Trọng và lớn tiếng kêu lên.- Điền Hạo!Làm tốt lắm!Giết hắn cho tao!Nếu mày giết hắn thì tao sẽ thưởng cho mày.

Giết hắn!

Nhanh giết hắn cho tao!Nhạc Trọng gắt gao nhìn chằm chằm vào Điền Hạo chậm rãi nói:- Rác rưởi như vậy anh còn muốn che chở cho hắn sao?Nhạc Trọng mơ hồ cảm giác được Điền Hạo cũng không phải muốn là địch với hắn.Trong mắt Điền Hạo hiện ra vẻ bất đắc dĩ chậm rãi nói:- Tôi phải cam đoan hắn an toàn.Nhạc Trọng im lặng, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định và lạnh lùng:- Như vậy tôi chỉ có thể bỏ qua anh mà thôi.

Súc sinh kia tôi không tha mạng cho hắn được!Nhạc Trọng mơ hồ đoán được Điền Hạo có khả năng có khổ tâm, nhưng mà thế giới này người khổ tâm có quá nhiều, hắn không có khả năng vì Điền Hạo có nỗi khổ tâm mà đình chỉ bước tiến.- Vậy thì thực xin lỗi!Trong mắt Điền Hạo hiện ra dị quang, phát động kỹ năng Ảnh Bộ cấp hai, đột nhiên tốc độ bạo tăng, dùng tốc độ vượt qua Thiểm Điện cấp hai hiện ra trước người của Nhạc Trọng và một đao chém lên cánh tay trái của Nhạc Trọng.- Thật nhanh!Trong mắt Nhạc Trọng tinh quang chớp động, trong nháy mắt phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thao túng trọng lực, một cổ trọng lực cường đại bao phủ người Điền Hạo và làm thân hình Điền Hạo chậm lại.Thời điểm thân hình Điền Hạo đình trệ thì một đao của Nhạc Trọng bổ vào đao của Điền Hạo.- Tránh ra!Điền Hạo nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể cơ bắp toàn bộ căng cứng, một cổ sức lực cuồng bạo từ va chạm của song phương truyền ra, Nhạc Trọng lần nữa bị Điền Hạo bổ lui ra sau hai bước.Nhạc Trọng lúc này có thể dễ dàng miểu sát người tiến hóa lực lượng từ cấp 30 trở xuống, cường hoành như vậy mà bị Điền Hạo bức lui, có thể thấy được thực lực Điền Hạo mạnh như thế nào.Thời điểm Điền Hạo một đao đánh lui Nhạc Trọng thì lần nữa nhìn thấy Nhạc Trọng muốn tiến lên, đột nhiên Tiết Trữ bên kia truyền ra sát khí lạnh lùng!- Điền Hạo, con mẹ mày mau dừn tay!

Nếu không tao sẽ giết rác rưởi này!- Không muốn!Điền Hạo vừa quay đầu lại thì nhìn thấy trong tay Tiết Trữ cầm cầm một cây dao găm đặt lên ngự của Kim thiếu, hắn sợ tới mức hồn phi phách tán.- Hắc hắc!

Bye bye!Tiết Trữ nhìn thấy Điền Hạo quay đầu thì tươi cười vũ mị, một dao găm đâm vào trái tim của Kim Đạt Lợi ra sau lưng, một cổ máu tươi từ trong tim của Kim Đạt Lợi bắn ra ngoài, bắn tung tóe mặt đất chung quanh, nàng dùng sức đá Kim Đạt Lợi qua phía Điền Hạo.Sắc mặt Điền Hạo đại biến tiên lên thi thể của Kim Đạt Lợi, thò tay đón thi thể của Kim Đạt Lợi.

Hai tay của hắn vừa mới chạm vào thi thể của Kim Đạt Lợi thì Nhạc Trọng như mũi tên bước lên, một cước hung hăng đá vào sau lưng của hắn, thoáng cái đá hắn bay xa bảy mét, trực tiếp phun ra một ngụm lớn máu tươi, đã bị trọng thương.Điền Hạo bị Nhạc Trọng một cước đá bay thì hắn lập tức đứng lên, đem bàn tay tìm tòi cái mũi của Kim Đạt Lợi, sắc mặt thoáng cái biến thành tro tàn, chán nản nhổ ra một ngụm máu tươi và sầu thảm nói:- Hết!

Hết!Nhạc Trọng nhìn qua Điền Hạo giống như mất đi mục tiêu sinh tồn, nói:- Anh có ai rơi vào trong tay của tên súc sinh này sao?

Nói mau, có lẽ tôi sẽ giúp anh một tay!Nhạc Trọng thân là người cường hóa cấp 66 chiến lực kinh người, mặc dù chính diện giao vẫn có tám phần nắm chắc Kim Đạt Lợi được Điền Hạo bảo vệ sau lưng.

Nhưng nếu thu phục Điền Hạo thì hắn sẽ có một trợ lực cường đại.Điền Hạo vẻ mặt sầu thảm nói:- Em gái tôi là Điền Tĩnh bị Kim Đạt Lợi bắt.

Chỉ có hắn mới biết nơi hạ lạc em gái Điền Tĩnh của tôi ở đâu.

Tôi phải nghe lệnh của hắn để em gái được an toàn, hắn vừa chết thì em tôi phải chết!Đúng lúc này một tiểu mỹ nữ ngồi trên mặt đất, toàn thân trần trụi, tuổi chừng ba mười trong mắt hiện ra hào quang kỳ dị, nói:- Điền Tĩnh?

Em gái Điền Tĩnh của anh đã sớm chết rồi!- Cái gì?

Không có khả năng!

Không có khả năng!

Nàng không có khả năng chết!

Cô nói bậy!

Cô nói bậy!Sắc mặt của Điền Hạo thoáng cái trở nên vô cùng dữ tợn, hắn tiến về phía tiểu nữ nhân vừa nói, vẻ mặt hung tàn, giống như muốn xé nàng thành nát vụn.Nhạc Trọng nhướng mày một cước đá vào chân của Điền Hạo và Điền Hạo lập tức ngã nhào.

Nếu như để cho Điền Hạo tức giận dùng sức một xé, tiểu mỹ nữ kia tuyệt đối phải chết.Dùng thực lực của Điền Hạo thì cho dù Nhạc Trọng không sử dụng kỹ năng cũng rất khó đánh bại hắn, nhưng mà tâm của hắn đã loạn, chiến ý không còn, người như vậy cho dù tố chất thân thể mạnh hơn nữa cũng chỉ là phế vật.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 684: Chân Tướng.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng vung tay xuất hiện một đám quần áo ném cho tám gã mỹ nữ trước người thản nhiên nói:- Mặc vào đi!

Sau đó đi cùng tôi!- Cảm ơn!Tám nữ nhân tiếp nhận quần áo của Nhạc Trọng ném cho nàng mặc vào, hốc mắt hơi đỏ lên, mấy người này thấp giọng cảm tạ.

Các nàng đã bị Kim Đạt Lợi đám người này làm cho không còn chút tôn nghiêm, thế nhưng mà Nhạc Trọng tuy lãnh khốc vẫn cho các nàng một chút tôn nghiêm.- Nếu muốn biết chuyện em gái của anh thì cũng đi theo tôi.Nhạc Trọng nhìn qua Điền Hạo bị đá nằm trên mặt đất thì nhàn nhạt nói một câu.Nói xong, Nhạc Trọng trực tiếp đi vào trong hẻm nhỏ.Tiết Trữ, Lưu Tiểu Trà cùng với tám nữ nhân bị Kim Đạt Lợi biến thành chó lập tức đi theo sau lưng Nhạc Trọng.Thân thể Điền Hạo khẽ run lên, thoáng cái đứng lên đi theo hướng của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng bên đường chém giết Kim Đạt Lợi thì rất nhiều người sống sót trong Dương huyện nhìn thấy.

Lúc này rất nhiều người nhìn qua đám thi thể tan nát trên mặt đất, lập tức bổ nhào tiến lên lấy đám thi thể này, có người có ý đồ chạy đi mật báo cho kẻ cầm quyền Dương huyện, rất nhanh những thi thể đám bảo tiêu bị chém giết đã bị đoạt đi không còn nữa.Tiết Trữ đi theo Nhạc Trọng và hiếu kỳ hỏi:- Hiện tại chúng ta đi sao?Kim Đạt Lợi bị giết, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ đem toàn bộ Dương huyện làm cho long trời lỡ đất cũng phải tìm ra hung thủ.

Tiết Trữ hết sức tò mò Nhạc Trọng bước tiếp theo làm thế nào.Nhạc Trọng nhìn qua mỹ nữ nói Điền Tĩnh đã chết và trực tiếp ra lệnh:- Mang tôi đi tới hang ổ của Kim Đạt Lợi!Người mỹ nữ này xinh đẹp thành thục nhất trong tám mỹ nữ, toàn thân đều tràn đầy hương vị vũ mị, đồng thời trên người còn mang theo khí tức khôn khéo.

Hiển nhiên trước tận thế là một nữ cường nhân.Trên thực tế, mỹ nữ thành thục xinh đẹp này là Triệu Linh.

Trước tận thế là một nữ nhân thành công trên thương trường, tài sản mấy trăm triệu.

Thông minh hơn người, kiên cường độc lập.Nhưng mà sau tận thế Triệu Linh rơi vào trong tay của Kim Đạt Lợi, nàng kiên cường độc lập làm tức giận Kim Đạt Lợi, lúc này mới bị biến thành chó cái.

Trên thực tế trước khi nàng bị giáng làm chó cái đã được Kim Đạt Lợi sủng ái, biết được không ít bí mật của Kim Đạt Lợi.Triệu Linh nhìn Nhạc Trọng cung kính vô cùng nói ra:- Vâng!Sau khi bị giáng xuống làm chó cái, Triệu Linh mới biết được nàng kiên cường độc đứng ở trước mặt của đám thượng vị giả thì cái gì cũng không phải.

Những nữ nhân năng lực không bằng nàng, tướng mạo, khí chất không bằng nàng nhưng mà thuận theo Kim Đạt Lợi sủng ái.

Mà nàng tuy tướng mạo xinh đẹp, dáng người gợi cảm, nhưng mà là mỹ vị vô cùng, cho dù bị Kim Đạt Lợi cách chức làm nô lệ thấp nhất chuyện này làm cho nàng vô cùng chấn động, ngạo khí nữ cường nhân của nàng bị phai mờ.Triệu Linh mang theo đoàn người Nhạc Trọng vào trong một biệt thự, nàng chỉ vào biệt thự và nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đây chính là biệt thự mà Kim Đạt Lợi ở lại.

Nhưng mà trong biệt thự này có rất nhiều cao thủ ở lại.

Tôi địa vị thấp, cũng không biết có bao nhiêu cao thủ.

Hơn nữa trong biệt thự còn lắp đặt hệ thống báo động, một khi hệ thống báo động có động tĩnh, cả Dương huyện cũng sinh ra dị động.Nhạc Trọng nhìn qua ngón tay của Triệu Linh và cảm thấy biệt thự này rộng mấy trăm mẫu, ở chung quanh có hồ nước, cây xanh, bể bơi, sân bóng rỗ, tu kiến xa hoa, biệt thự loại này trước tận thế có giá tới mấy ngàn vạn.Ở biệt thự chung quanh, mười tên bảo tiêu không ngừng tuần tra, ở trong biệt thự này không biết còn có bao nhiêu cao thủ tồn tại.- Các người ở chỗ này chờ tôi!Nhạc Trọng thân hình chớp động biến mất không thấy gì nữa.Trong một hô hấp, Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện ở trước mười tên bảo tiêu và dùng Khủng Cụ Thuật, một cổ tinh thần cuồng bạo trùng kích tinh thần của bọn họ, tinh thần của hơn mười tên bảo tiêu bị oanh động, trực tiếp lâm vào sợ hãi ảo cảnh, sụp đổ té xỉu.

Nhạc Trọng một ý niệm, làm cho tinh thần của bọn họ sụp đổ chết đi.Trong nháy mắt giải quyết mười tên bảo tiêu, Nhạc Trọng giống như con báo xâm nhập vào trong biệt thự, hắn dùng tốc độ vượt qua Thiểm Điện cấp hai nhảy vào trong biệt thự, thân thể của hắn chung quanh phóng thích Khủng Cụ Thuật sóng tinh thần cường đại, một khi bị hắn tiếp cận thân thể, tất cả mọi người lâm vào trong ảo cảnh và không tự kiềm chế được.Nhạc Trọng chỉ phí năm giây đã nhảy vào trong phòng giám thị, hắn xông vào trong phòng giám thị thì một cổ tinh thần sợ hãi bao phủ lên người của đám đang giám sát.Nhạc Trọng nhìn qua trong phòng có hơn mười tên giám sát, thân hình chớp động, gian phòng nổ tung.Loảng xoảng lang!Nương theo đó là âm thanh nổ tung, một cánh cửa đại sảnh của biệt thự bị Nhạc Trọng một cước đá bay, trong đại sảnh có hơn hai mươi mấy nam nhân và mười mấy nữ nhân đang dây dưa với nhau.Hơn hai mươi mấy nam nhân có chút trực tiếp nằm trên mặt đất, có chút thì cười ha ha, cưỡi lên người những nữ nhân kia, còn có người cầm roi da, ngọn nến tùy ý giày vò những nữ nhân kia.

Hơn mười nữ nhân toàn thân trần trịu, đại bộ phận vô lực té trên mặt đất, trên thân thể khắp nơi đều là chất lỏng màu trắng.

Trong đại sảnh tràn ngập khí tức dâm dục.Kim Đạt Lợi cướp đoạt những mỹ nữ sau khi chơi chán sẽ ban thưởng cho thủ hạ đùa bỡn, đây cũng là thủ đoạn lôi kéo thủ hạ.

Đồng thời cũng là một trong những hứng thú của hắn.- Người nào?Nhìn thấy cánh cửa đại sảnh bị Nhạc Trọng một cước đá văng, không ít nam nhân đang nằm ngủ cả kinh, lớn tiếng kêu lên, đồng thời làm ra trạng thái đề phòng.- Giết đám phế vật tụi mày!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động, giống như ma thần tiến lên phía trước một bước, trong tay cầm Hắc Nha Đao lập tức bổ ra hai mươi mấy đao.Tốc độ của Nhạc Trọng lúc này đã vượt qua Thiểm Điện cấp hai, cho dù một ít biến dị thú cấp ba không tăng trưởng tốc độ còn kém hắn.

Lúc này hắn vừa động thủ thì giống như sét đánh.

Trong đại sảnh có hai mươi mấy tên nam nhân đang bạch nhật tuyên dâm, thế nhưng mà không ai có thể chống đở được một đao của hắn, hết thảy đều bị một đao chém thành hai đoạn, máu tươi bắn tung tóe trong đại sảnh, vô cùng khủng khiếp.- Ah!Một gã mỹ nữ nhìn thấy tên nam nhân đang cưỡi lên thân thể của nàng bị chém thành hai đoạn, máu tươi bắn lên người của nàng, nàng nhịn không được thét to một tiếng.Nhạc Trọng trừng mắt những nữ nhân trong phòng vả ra lệnh.- Tất cả im miệng cho tôi!

Nếu không đi chết đi!Những nữ nhân kia bị Nhạc Trọng trừng mắt thì toàn thân lạnh lẽo, cưỡng chế sợ hãi và không dám nói cái gì nữa.

Người trước mắt hiển nhiên là kiêu hùng tâm ngoan thủ lạt giết người như ngóe.

Giết nữ nhân hắn không do dự.Sau khi chém giết đám cao thủ trong đại sảnh, Nhạc Trọng đi đến cửa sổ và vẫy tay với bên ngoài.Tiết Trữ lúc này mới đi vào trong biệt thự.Rất nhanh, tất cả người sống trong biệt thự lập tức tập hợp trong đại sảnh.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 685: Vạn Hưng Hội!

Băng Tuyết Cung! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn mười tên nam nhân còn sống sót Đại Trung Hoa Đồng Minh hội bị hắn trói lại và ném qua một bên, ở bên khác là hai trăm nữ nhân cao gầy có, tướng mạo khác nhau.Kim Đạt Lợi trở thành bá vương của Dương huyện thì làm chuyện lấn nam bá nữ.

Đem đại bộ phận nữ nhânDương huyện đại bộ phận mỹ nữ đều thu thập tới hành động hắn hậu cung.

Chơi chán mỹ nữ sẽ ban thưởng cho thủ hạ tùy ý dâm nhục, bởi vậy nho nhỏ từ biệt thự tựu có được hơn hai trăm tên hay nữ.Ở trong đại sảnh này thì chỉ có Nhạc Trọng ngồi ở trên ghế sa ***, ở bên cạnh hắn là Tiết Trữ, và Lưu Tiểu Trà đang ngồi cùng.

Lúc này Lưu Tiểu Trà đã rửa sạch vết bẩn trên mặt, lộ ra một gương mặt thanh tú, hiển nhiên cũng là tiểu mỹ nữ.

Nàng nhìn Nhạc Trọng vẻ mặt sùng bái cùng ngưỡng mộ.Triệu Linh lẳng lặng đứng ở bên cạnh Nhạc Trọng và trong lòng tràn ngập kinh hãi.- Thật là lợi hại!Chỉ một người là có thể vô thanh vô tức chém giết toàn bộ cao thủ mà không xúc động cảnh báo, hắn thật sự là quá lợi hại.Nhạc Trọng ngồi ở trên ghế salon nhìn Triệu Linh thản nhiên nói:- Điền Tĩnh chết!

Đó là chuyện gì xảy ra?Điền Hạo đứng bên kia giống như người chết và nhíu mày lại, trong hai mắt chớp động vẻ chờ mong, tâm thần sợ hãi và phức tạp nhìn qua Triệu Linh.Triệu Linh nhìn qua Nhạc Trọng cung kính nói ra:- Quay lại chỗ đại nhân!

Điền Tĩnh bị Kim Đạt Lợi chộp tới và chơi một thời gian ngắn và đưa cho bộ hạ.

Đám thủ hạ biến thái của hắn chơi rất ác cho nên nàng chết đi.Điền Hạo vẻ mặt hoảng sợ lớn tiếng kêu lên, hắn không tin chuyện này là thật:- Ngươi đang gạt ta!Tôi rõ ràng thông qua điện thoại nghe được giọng của Điền Tĩnh.

Cô nói xạo, cô đang gạt tôi!- Chuyện này rất nhiều tỷ muội chúng tôi biết rõ.

Lưu Phương, Trần Phỉ, Trương Man...

Các nàng cũng biết.Triệu Linh liên tiếp chỉa chỉa vào đám mỹ nữ bên kia, sau đó cuối cùng nói một câu:- Những giọng nói đó là giọn của nàng khi còn sống còn lưu lại.

Điền Hạo, anh có nhìn thấy chân thân của Điền Tĩnh không?Điền Hạo nghe Triệu Linh nói vậy thì đột nhiên lâm vào trong hầm băng, thân thể lạnh như băng.

Hắn chưa từng nhìn thấy chân thân của Điền Tĩnh, hắn cũng đã tin toàn bộ lời của Triệu Linh là thật.Điền Hạo nghe nói tin dữ, thoáng cái tinh thần hoàn toàn sụp đổ.

Hắn tấn chức trở thành người tiến hóa thì thuận buồm xuôi giá đánh giết tang thi biến dị thú tăng cấp, ý đồ trở nên mạnh mẽ thủ hộ em gái của mình, đây là thân nhân duy nhất của hắn.

Nhưng mà hắn vừa sơ sẩy thì em gái Điền Tĩnh rơi vào trong tay của Kim Đạt Lợi.

Làm cho hắn không thể không trở thành tay sai của Kim Đạt Lợi, bây giờ nghe được tin dữ của em gái Điền Tĩnh, ý chí sinh tồn của hắn đã dao động.Nhạc Trọng nhìn qua Điền Hạo và phát hiện tinh khí thần của Điền Hạo bắt đầu suy yếu, thoáng cái giống như biến thành lão nhân tuổi xế chiều, hoàn toàn không có sinh cơ, hắn nhướng mày và lạnh lùng nói:- Điền Hạo!

Anh muốn chết tôi không cản anh, nhưng mà anh chết như vậy làm cho người thân đau đớn, kẻ thù sung sướng.

Kim Đạt Lợi là cừu nhân của anh không sai, nhưng là cừu nhân chính thức của anh chính là Kim Quang Huyễn!

Nếu như không phải có Kim Quang Huyễn che chở, Kim Đạt Lợi phế vật này có thể giết em gái của anh sao?

Anh không giết Kim Quang Huyễn thì em gái của anh dưới cửu tuyền cũng không yên ổn!

Tôi vốn còn xem anh là đàn ông, không nghĩ tới anh lại là phế vật, sớm biết như vậy vừa rồi lúc giao thủ giết đi cho rồi, cho anh sớm xuống địa ngục đoàn tụ với em gái của mình, tránh khỏi tôi nhìn thấy phế vật như anh mà chướng mắt.Điền Hạo nghe Nhạc Trọng nói lời cay nghiệt tàn nhẫn thì ánh mắt như tro tàn lóe lên thần sắc cừu hận, nói:- Đúng rồi.

Còn có Kim Quang Huyễn.

Tôi vẫn không thể chết được.

Tôi nhất định phải bầm thây Kim Quang Huyễn vạn đoạn, giết sạch người của Kim gia!- Anh là ai?- Tôi là Nhạc Trọng!Điền Hạo cũng là một người thông minh, hắn thoáng cái nhìn thấy dụng ý Nhạc Trọng khổ tâm trợ giúp hắn, thoáng cắn răng và nói:- Tốt!

Nhạc Trọng, tôi biết anh giúp tôi là là muốn mời chào tôi ra sức cho anh.

Tôi đáp ứng anh, chỉ cần anh trợ giúp tôi giết người nhà của Kim Quang Huyễn thì cái mạng của Điền Hạo tôi sẽ giao cho anh.

Tuy Điền Hạo không phải là đại nhân vật gì, nhưng mà cả đời này chưa từng vi phạm lời thế.

Tôi chỉ cần thề thì Nhạc Trọng anh giúp tôi giết giết cả nhà của Kim Quang Huyễn thì tôi cả đời này sẽ ra sức cho anh, nếu làm trái lời chết không yên lành, cả đời biến thành heo chó, vĩnh viễn khôn siêu sinh!Nhạc Trọng nhìn Điền Hạo và hài lòng nói:- Tốt!

Điền Hạo.

Anh yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ giúp anh giết chết cả nhà của Kim Quang Huyễn, tôi là thủ lĩnh Nhạc Trọng của thành phố Quý Trữ có chín mươi vạn người sống sót, Kim Quang Huyễn ở trước mặt của tôi chỉ là heo chó, chỉ cần tôi quay về thành phố Quý Trữ là có thể điều động đại quân dễ dàng tiêu diệt hắn.Điền Hạo loại người này nhận thức lý lẽ tới chết, trọng tình trọng nghĩa, một khi quyết định làm chuyện gì thì nhất định sẽ chấp hành.

Kim Đạt Lợi loại súc sinh này Nhạc Trọng sẽ giết, đã sớm muốn Kim Đạt Lợi chết tàn khốc, sau đó lại trực tiếp giết cả nhà của Kim Đạt Lợi, căn bản không có khả năng cho Kim Đạt Lợi bức hiếp ai.

Bởi vì Nhạc Trọng biết rõ chuyện này thì giết toàn bộ tay sai cặn bã của Kim Đạt Lợi, cho thân nhân của hắn chỉ nhìn thấy hắc ám mà thôi.

Mà Điền Hạo vẫn vi phạm bản tâm ra sức cho Kim Đạt Lợi, người trọng tình trọng nghĩa như vậy làm Nhạc Trọng thích mời chào nhất.

Chớ nói chi là Điền Hạo vẫn là người tiến hóa thức tỉnh song thuộc tính, tiềm lực cực kỳ to lớn.Điền Hạo nghe vậy sắc mặt yên lặng và trầm mặc.Ánh mắt người trong biệt thự nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra vẽ kinh hãi.

Ở trong tận thế, thế lực mấy vạn người có thể xem là bá chủ một phương, Nhạc Trọng dĩ nhiên là thủ lĩnh của chín mươi vạn người, thế lực này đúng là cực lớn.Nhạc Trọng còn muốn nói gì, đột nhiên cả Dương huyện truyền ra âm thanh cảnh báo.Điền Hạo biến sắc nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Không tốt!

Đây là âm thanh báo địch nhân tấn công Dương huyện.Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm khẽ động, vung tay ném một cây tiểu liên 05 cho Tiết Trữ:- Ah!

Tôi đi xem.

Điền Hạo, anh theo tôi, Tiết Trữ, Lưu Tiểu Trà, Triệu Linh, nơi này giao cho các người!

Các người dùng Tiết Trữ làm chủ, đừng làm cho sai lầm.

Những người kia nếu dị động thì giết.Tiết Trữ là tiểu nữ nhân lòng dạ dạ ác độc, Nhạc Trọng cùng Điền Hạo giao chiến thì đám người của Kim Đạt Lợi động nhiên bạo động sẽ bị nàng giết, chuyện nơi này Nhạc Trọng yên tâm giao cho nàng.Tiết Trữ nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười vũ mị, nói:- Biết rõ!

Lão đại!

Sớm trở về chút, buổi tối hôm nay chúng ta chơi 6P.

Anh yên tâm, tôi vẫn là xử nữ, hơn nữa dùng ánh mắt của tôi thì trong đám nữ nhân này vẫn còn có mấy xử nữ xinh đẹp đấy.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 686: Vạn Hưng Hội!

Băng Tuyết Cung! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTiết Trữ nói ra lời bưu hãn này làm thân hình Nhạc Trọng chậm lại, hắn còn không có gặp qua mỹ nữ bưu hãn thế này bao giờ.

Hắn cũng không thiếu nữ nhân, những nữ nhân hắn gặp qua đều sợ hãi hắn, nói chuyện đều thập phần nhã nhặn, tối đa cũng chỉ làm nũng với hắn, như Tiết Trữ là nữ nhân quang minh chính đại nói mình là xử nữ, chơi 6P là chưa từng có.- Xem ra nàng cũng không xấu.Nhạc Trọng quét mắt nhìn qua dung nhan xinh đẹp của Tiết Trữ, dáng người gợi cảm, sau khi nàng tiến hóa mà tóc của nàng biến thành màu tím thì mang theo dục vọng lâng lâng.Nhạc Trọng nhìn qua Tiết Trữ trong giây lát liền đem dục vọng trong lòng vứt qua một bên, mang theo Điền Hạo lao ra ngoài.Ở bên ngoài Dương huyện, hai chi bộ đội phân ra làm hai, một bên tất cả đều là nam nhân, ở chỗ khác chính là nam nữ hỗn hợp.

Trong đó nam nhân vượt qua sáu ngàn người, nữ nhân thì vượt qua một vạn người.Trong tận thế thế lực có nhiều người tác chiến như vậy đều là thế lực lớn.

Hai thế lực này chính là Băng Tuyết cung cùng Vạn Hùng Hội.Một doanh nam nhân của Vạn Hùng Hội đang phát động tấn công vào Dương huyện, đại lượng chiến sĩ không ngừng cầm súng bắn qua Dương huyện.Mà trên Dương huyện có mấy khẩu súng máy hạng nặng không ngừng nã đạn, hoàn toàn áp chế đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội, thỉnh thoảng có một gã chiến sĩ của Vạn Hùng Hội bị bắn chết.Sau doanh trại còn có hai khẩu pháo tự hành 122 li đang tiến hành pháo kích vào Dương huyện.Oanh!Mỗi viên đạn pháo tự hành đều nổ kinh thiên động địa, một viên đạn pháo bắn vào tường thành của Dương huyện và trực tiếp bắn sụp một mảng lớn.Tường thành trong chiến tranh hiện đại này không có mấy tác dụng, trong đó nguyên nhân chính là vũ khí hiện đại uy lực to lớn, tường thành bình thường căn bản không ngăn cản được.Mà hai chi quân đội này liên hợp thành hai một bộ chỉ huy, phụ trách thống soái Vạn Hùng Hội cùng Băng Tuyết cung tấn công.Một gã nam tử trung niên thân cao một mét chín, thân thể khôi ngô rắn chắc, mặt có chòm râu dài, tóc nồng đậm, mày rậm mắt to, mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, ăn mặc mặc dù có chút chẳng ra cái gì nhưng mà không hợp với khí chất của hắn, nhưng mà nam nhân này tỏa ra khí tức cường hoành, bên cạnh là một nữ nhân băng cơ ngọc cốt, dáng người gợi cảm nổi bật, dung nhan tuyệt thế, toàn thân lại ra băng hàn vạn dặm và trong mắt hiện ra thần sắc dâm đãng, nam nhân nói:- Thượng Quan cung chủ!

Người của cô nên ra tay được rồi!Tên nam nhân trung niên ăn mặc không ra gì chính là thủ lĩnh Vạn Hùng Hội Chu Hùng Phách!

Dưới trướng Vạn Hùng Hội người sống sót số lượng cao tới năm vạn người, đồng thời có được bảy ngàn bộ hạ.

Mà nữu nhân băng cơ ngọc cốt, có được dung nhan tuyệt thế này chính là cung chủ Băng Tuyết cung Thượng Quan Băng Tuyết.- Tiến công!Thượng Quan Băng Tuyết không thèm nhìn qua Chu Hùng Pháchmà nhìn qua một mỹ nữ ăn mặc quần áo võ sĩ tên là Vân Sở Sở ra lệnh.Vân Sở Sở ứng một tiếng sau đó đi ra ngoài truyền đạt lệnh của Thượng Quan Băng Tuyết.- Vâng!

Cung chủ!Chu Hùng Phách bị Thượng Quan Băng Tuyết bỏ qua, trong nội tâm lập tức giận dữ, trong đầu tà ác nổi lên:- Tiểu tiện nhân, trâu cái gì?

Đợi diệt Đại Trung Hoa Đồng Minh hội thì lão tử nhất định phải bắt ngươi lại, chơi ngươi trước mặt đám bộ hạ, chơi chết tiểu tiện nhân này mới hả mối hận trong lòng ta.

Ngươi chán ghét nam nhân lắm sao, lão tử sẽ tìm cả trăm cả ngàn nam nhân chơi ngươi, kéo cái gương mặt thánh khiết kia xuống, nhìn xem tới lúc đó còn có thể giả vờ được không.Trong nội tâm suy nghĩ tà ác, Chu Hùng Phách mặt ngoài vẫn cười xấu hổ lui ra phương xa.Dưới mệnh lệnh của Thượng Quan Băng Tuyết, sáu ngàn tên nam nhân quần áo tả tơi, giống như cái xác không hồn đi ra khỏi đội ngũ Băng Tuyết cung trong, sau lưng bọn họ là một đám nữ nhân xua đuổi như xua đuổi chó, không thể không hướng phóng qua hương Dương huyện.Ở trong Dương huyện, vô số hung viên đạn hung mãnh trên tường thành lập tức xé nát thân thể đám người này, giống như cắt lúa nằm trên đất.Chỉ bắn phá một vòng là đám nam nhân này sợ hãi bỏ chạy tán loạn.

Những nam nhân này là nô lệ của Băng Tuyết cung ăn kém cỏi nhất, làm khổ nhất, giống như là trâu ngựa, làm gì có sĩ khí?Nữ nhân một khi hung ác ác độc so với nam nhân chỉ sợ còn muốn hơn một chút.

Trong Băng Tuyết Cung đối đãi với nam nhân như súc sinh.Một đội nữ nhân chấp pháp đội huy kiếm điên cuồng chém giết những nam nhân còn sống sót, vừa chửi ầm lên:- Chạy trở về đi!Đám các ngươi là phế vật rác rưởi.Một tên nam nhân sông sót bị chém chết, máu tươi văng khắp nơi.Ở trong máu tươi này, một gã nam nhân sông sót lập tức kêu to lên, đem một gã nữ chiến sĩ ôm đè xuống đất:- Mọi người cùng nhau giết đám nữ nhân điên này.

Chỉ có giết đám tiện nhân này chúng ta mới có đường sống.Sáu bảy tên người sống sót thoáng cái xông lại, điên cuồng cắn xé giết chết nữ nhân kia.Đám nam nhân sống sót này gầm rú đã kích thích hung tính của đám nam nhân còn lại, bọn họ thoáng cái lao thẳng vào đám nữ nhân của Băng Tuyết cung, bao phủ lấy những nữ nhân Băng Tuyết cung lại.Nam nhân trong Băng Tuyết cung là nô lệ và bị áp bức quá lâu, bây giờ là lúc phản kháng.Vân Sở Sở đi tới trước mặt Thượng Quan Băng Tuyết báo cáo:- Cung chủ!

Những nam nhân kia phản loạn!Thượng Quan Băng Tuyết toàn thân lộ ra một cổ khí tức lạnh như băng và lãnh khốc nói:- Lại cho Đinh Mị đi ra giết sạch bọn chúng đi!Trong mắt của Thượng Quan Băng Tuyết thoáng cái ra một mệnh lệnh tàn khốc, nam nhân trong mắt nàng heo chó không bằng.

Nàng căn bản không có xem nam nhân là người.Trong nội tâm Vân Sở Sở phát lạnh nói:- Vâng!Chu Hùng Phách nhìn Thượng Quan Băng Tuyết và trong mắt hiện ra thần sắc khác thường:- Nữ nhân này quả nhiên là tên điên, là biến thái.Ở trên chiến trường bên kia, năm trăm nữ nhân mặc quần áo võ sĩ màu trắng đi theo Đinh Mị, cầm trong tay Phảng Chế Đường Đao thoáng cái nhảy vào trong đám nam nhân sống sót chém giết điên cuồng.Những nữ nhân mặc trang phục võ sĩ màu trắng này đều là người cường hóa đẳng cấp trên 20, Đinh Mị càng là người tiến hóa trên cấp 50, và giết đám nam nhân kia thật tàn khốc, thật đúng như hổ vào bầy dê, lập tức chém giết không lưu tình.- Phản loạn là phải chết!Đinh Mị giống như ác ma diễm lệ không ngừng tiêu diệt nam nhân sống sót, thân thể gợi cảm xuyên qua trong đám người, những nơi đi qua, từng đạo ánh đao chớp động, từng mảng máu thịt lớn bay tứ tung, ánh đao chém giết đám nam nhân này vô cùng hung tàn.Đinh Mị nguyên bản chính là bang chủ Thải Phượng bang, có được thân thủ siêu cường và là thủ lĩnh của một thế lực, đám người này một kích bị chém giết tại chỗ, đồng thời tốc độ của nàng vô cùng biến thái, ngay cả tay súng bắn tỉa đỉnh cấp của Dương huyện cũng không tập trung vào người của nàng được.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 687: Thượng Quan Băng Tuyết.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐinh Mị hung hãn tuyệt luân dẫn đầu xung phong liều chết tiến lên, nam nhân phản loạn lập tức sụp đổ, đám nam nhân sống sót này lập tức bỏ chạy khắp bốn phía, sau đó bị chiến ĩ Băng Tuyết cung chém giết cực kỳ thê thảm.- Thật sự là ngu xuẩn!Nhạc Trọng giấu trong một góc của Dương huyện và nhìn thấy nữ nhân Băng Tuyết cung không ngừng chém giết nam nhân sông sót thì nhíu mày.Băng Tuyết Cung có chính sách cực đoan, tuy nhiên có thể thu nạp được không ít nữ nhân trong tận thế bị nam nhân xâu xé tinh thần và thể xác, tuy nhiên lại đem nam nhân là quần thể sức chiến đấu cường đại gạt ra ngoài.

Hiện tại càng làm đám nam nhân phản loạn, đối với Nhạc Trọng mà nói, Băng Tuyết cung làm chuyện này là quá ngu xuẩn.Đồng thời như vậy cũng làm cho Nhạc Trọng xem thấu thực lực chân thật của Băng Tuyết cung, chiến lực hạch tâm của Băng Tuyết cung cũng là một ít nữ nhân người cường hóa cao.

Trừ chuyện đó ra các nàng ngay cả súng cũng không có bao nhiêu, có thể thấy được thực lực Băng Tuyết cung quá nhỏ yếu.- Tốt!

Tốt!

Tốt!

Quả nhiên không ngoài sở liệu của mình!

Thì ra Băng Tuyết cung cũng không quá đáng là mặt hàng miệng cọp gan thỏ.Chu Hùng Phách nhìn thấy nam nhân sống sót bị nữ nhân Băng Tuyết cung thì cười nhạt, không làm ra phản ứng gì cả.Lập tức đám chiến sĩ Dương huyện chỉa họng súng qua Vạn Hùng Hội, thay đổi họng súng nhắm qua nữ nhân của Băng Tuyết cung và không ngừng bắn phá.Trong bắn phá điên cuồng như vậy, một gã nữ nhân Băng Tuyết cung sức chiến đấu cường hoành bị viên đạn bắn nát thân thể.Cơ hồ cùng một thời gian, chiến sĩ trong Vạn Hùng Hội cầm súng nhắm qua nữ nhân Băng Tuyết cung và phát động công kích, dưới làn đạn dày đặc thì thoáng cái có hơn một trăm nữ nhân Băng Tuyết cung bị súng bắn chết tại chỗ.- Là nam nhân thì phải giết sạch đám nữ nhân thấp hèn này!- Giết sạch xú nữ nhân!Mọi người giết chúng đi!- Giết sạch những tiện nữ nhân!Gia nhập vào Vạn Hùng Hội thì các ngươi có thể đạt được tự do chính thức, trở thành nam nhân thật thụ, hảo hán tử!"..."

Chiến sĩ Vạn Hùng Hội vừa tiến hành công kích vừa phát động công kích.Những nam nhân bị Băng Tuyết cung xem là nô lệ, trâu ngựa lúc này giống như được châm ngòi, mỗi người nổi giận, hóa thành một hào quang lao qua phía nữ nhân Băng Tuyết cung tiến hành cắn trả.

Bọn họ bị Băng Tuyết cung xem như trâu ngựa và tùy ý ra roi đàn áp, trong nội tâm sớm tích lũy phẫn nộ cùng bất mãn rất lớn rồi, lúc này vào lúc mấu chốt đột nhiên phản công, giống như nước lũ vô kiên bất tồi, xé nát vô số nữ chiến sĩ của Băng Tuyết cung.- Chu Hùng Phách!

Mày có ý gì?Thượng Quan Băng Tuyết nhìn qua chiến sĩ Băng Tuyết cung dưới trướng của nàng bị công kích thì lạnh như băng nhìn qua Chu Hùng Phách và tỏa ra sát ý đáng sợ.Tám cao thủ người cường hóa đẳng cấp hơn 40 lúc này hiện ra bên người của Chu Hùng Phách và lạnh lùng giằng co với Thượng Quan Băng Tuyết.Chu Hùng Phách thoáng cái thối lui vào giữa đám cao thủ này:- Ha ha ha!

Ý của tao chính là ngày hôm nay Băng Tuyết cung cùng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội sẽ biến mất toàn bộ, toàn bộ nhét vào trong Vạn Hùng Hội và trở thành bộ phận của Vạn Hùng Hội.

Thượng Quan Băng Tuyết, nếu mày hôm nay quỳ xuống, bảo cho Băng Tuyết cung đầu hàng, thề làm nữ nhân của tao, tao sẽ yêu thương mày thật tốt.

Nếu không một khi mày bị tao bắt vào tay, tao sẽ biến mày thành nô lệ.Lúc này Vạn Hùng Hội cường thế tiến công, cộng thêm nam nhân nô lệ của Băng Tuyết cung phản loạn, thế lực của Băng Tuyết cung giống như băng tuyết tan rã.Rất nhiều nữ nhân Băng Tuyết cung vừa mới kết thành trận hình đã bị chiến sĩ Vạn Hùng Hội đuổi giết.

Tuy trong Băng Tuyết Cung cũng có không ít cường giả, các nàng phát động kỹ năng sát chém giết không ít chiến sĩ Vạn Hùng Hội nhưng mà nhanh chóng bị cao thủ của Vạn Hùng Hội tiêu diệt.Thượng Quan Băng Tuyết đối mặt nguy cơ trong mắt đẹp không có một tia kinh hoảng chấn động mà là lạnh như băng phân tích, giống như băng điêu tuyệt thế, nói:- Không có Băng Tuyết cung, Vạn Hùng Hội các người làm sao có thể công phá Dương huyện?

Cho dù mày đánh bịa Băng Tuyết cung, mày cũng nguyên khí đại thương, căn bản không cách nào nuốt lấy Dương huyện.Chu Hùng Phách nhìn chằm chằm vào Thượng Quan Băng Tuyết hưng phấn và nghĩ tới Thượng Quan Băng Tuyết là mỹ nữ tuyệt thế rên rỉ dưới khố của hắn.

Thân thể của hắn tràn ngập hưng phấn, nói:- Ha ha!Mày nói không sai!

Vạn Hùng Hội vốn thập phần khó khăn tiêu diệt Băng Tuyết cung cùng Dương huyện.

Nhưng mà tao có Thiên Đường Thần Quốc tương trợ thì khác.

Thiên Đường Thần Quốc đã cung cấp cho tao vũ khí sung túc, Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội các người ngày hôm nay sẽ bị tiêu diệt.Giống như hô ứng với lời nói của Chu Hùng Phách lúc này âm thanh cánh quạt ầm ầm vang lên, mười không trực thăng vũ trang hổ thức bay tới, thoáng cái gia nhập chiến đoàn.Mười chiếc trực thăng vũ trang hổ thức thoáng cái dùng súng máy bắn vào phía dưới, một nữ cao thủ của Băng Tuyết cung bị viên đạn súng máy bắn nát thân thể.- Đó là trực thăng vũ trang!- Vạn Hùng Hội làm sao có loại vũ khí này?- Xong đời!

Hiện giờ xong đời rồi!"..."

Nhìn qua mười chiếc trực thăng vũ trang thì cường giả trong Dương huyện, Băng Tuyết Cung sắc mặt đại biến, sĩ khí thấp xuống cực hạn.Tại Dương huyện, Băng Tuyết Cung đều không có vũ khí phòng không, viên đạn súng trường căn bản không làm gì được trực thăng vũ trang.

Cho dù là viên dạn bắn tỉa 12.

7 li cũng khó có thể làm trực thăng vũ trang bị tổn hại.Thượng Quan Băng Tuyết nhìn qua mười chiếc trực thăng vũ trang hổ thức trên bầu trời và sắc mặt vẫn lạnh lùng như cũ, nói:- Chỉ cần giết mày thì tất cả sẽ chấm dứt.Chu Hùng Phách cũng là kiêu hùng, hắn nhìn thấy trong tay Thượng Quan Băng Tuyết xuất hiện quyển sách màu xanh thì biến sắc, quát lên.- Lên cho tao, giết nó!Tám tên cao thủ bên người của Chu Hùng Phách lúc này lao qua phía Thượng Quan Băng Tuyết bên này.Trong đó sáu tên cao thủ có một gã là người tiến hóa nhanh nhẹn, hắn cơ hồ là trong một giây vượt qua khoảng cách ba mươi mét cầm dao găm giống như độc xà đâm vào bụng của Thượng Quan Băng Tuyết, muốn một kích tiêu diệt Thượng Quan Băng Tuyết.Một đao này của tên người tiến hóa nhanh nhẹn vừa nhanh lại độc, tốc độ công kích rất đáng sợ , cho dù là người cường hóa cấp 60 cũng bị hắn một đao làm bị thương.- Đóng băng!Ánh mắt Thượng Quan Băng Tuyết lạnh như băng điểm lên quyển sách một cái, từ trong quyển sách có một cổ băng tuyết trắng lao ra bao phủ lấy người tiến hóa nhanh nhẹn, trực tiếp biến tên người tiến hóa thành khối băng và mất đi sinh cơ.Thượng Quan Băng Tuyết nhìn Chu Hùng Phách và chân ngọc điểm một cái, giống như tiên tử dùng tốc độ gấp mười lăm lần người bình thường lao qua phía Chu Hùng Phách.- Đi chết!

Tiện nhân!Một tên cao thủ cầm Lang Nha bổng dài hai mét đánh vào người Thượng Quan Băng Tuyết, nếu như bị đập trúng, cho dù là biến dị thú cấp hai cũng bị nện tổn thương.Quyển sách trong tay Thượng Quan Băng Tuyết lần nữa lóe sáng lên, một đạo băng quang trùng thiên bao phủ nam nhân này và biến thành băng điêu.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 688: Cương Chi Thần Sử. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHai tên cao thủ khác có một tên biến thành báo nhân, một tên biến thân người sói, mang theo tốc độ và lực lượng đáng sợ vọt về phía Thượng Quan Băng Tuyết.Thượng Quan Băng Tuyết bình tĩnh lập tức điểm qua quyển sách trong tay, hai tên nam nhân biến hình thành thú vật này lập tức bị đóng băng.Nhìn thấy thực lực Thượng Quan Băng Tuyết khủng bố như thế, lập tức đóng băng người ta, còn lại hai gã cao thủ sinh lòng sợ hãi, vừa muốn chạy trốn nhưng mà bọn họ vừa mới khẽ động, hai đạo khí đông trực tiếp bắn lên người của bọn họ và đông thành băng điêu.Thượng Quan Băng Tuyết không phải thủ lĩnh hợp cách, thế nhưng mà nàng có thể sáng tạo Băng Tuyết cung thu nạp mấy vạn người người sống sót, hoàn toàn là bằng vào thực lực đáng sợ của nàng và quyển sách băng tuyết bảo vật cấp sáu.

Thượng Quan Băng Tuyết chính là người tiến hóa nhanh nhẹn, tinh thần, thể lực ba thuộc tính, đẳng cấp cường hóa cao tới cấp 58, đồng thời có được kỹ năng thao túng băng hàn cấp hai, nắm giữ quyển sách băng tuyết thao túng băng tuyết dễ như trở bàn tay, cao thủ đồng cấp không phải đối thủ của nàng, người cường hóa cấp thấp thậm chí bị nàng đóng băng dễ dàng.- Thật là lợi hại!Nữ nhân này thật là lợi hại!Trong nội tâm Chu Hùng Phách hoảng hốt, hắn đã thầm nghĩ Thượng Quan Băng Tuyết hết sức lợi hại, nhưng mà không nghĩ tới sáu tên người cường hóa cấp 40 lại không chịu nổi một kích của nàng.Chu Hùng Phách vừa chạy vừa rống to lên.- Giết cho tiện nhân này cho tao!Nổ súng!

Nổ súng!Dùng ống phóng rốc-két bắn nó !

Bắn tiện nhân này tan nát cho tao!Lúc này Chu Hùng Phách đã không có ý bắt giữ Thượng Quan Băng Tuyết nữa, hắn chỉ muốn giết nữ nhân đáng sợ này mà thôi.Hai hàng chiến sĩ đột nhiên xuất hiện, cầm súng chỉa vào Thượng Quan Băng Tuyết điên cuồng xạ kích.

Hơn mười tên chiến sĩ cầm ống phóng rốc-két nhắm trúng Thượng Quan Băng Tuyết bóp cò.- Tường băng!Thượng Quan Băng Tuyết nhìn thấy ống phóng rốc-két thì gương mặt lạnh như băng của nàng hơi chấn động, tâm niệm của hắn vừa động, từng đạo khí đông đáng sợ không ngừng đông cứng trước người của nàng.Một viên đạn hỏa tiễn trực tiếp bắn nát tường băng ngăn cản, đồng thời bắn nổ Thượng Quan Băng Tuyết đang nấp ở phía sau.- Tiêu diệt sao?Cảnh vệ dưới trướng của Chu Hùng Phách liên tục dò xét chỗ đám băng vỡ này.- Băng đạn!Nương theo đó là âm thanh lạnh như băng từ địa ngục vang lên, vô số băng đạn như mảnh vỡ thủy tinh lập tức bắn ra bốn phương tám hướng.Uy lực của băng đạn giống như súng trường vậy, dễ dàng xuyên qua thân thể chiến sĩ của Vạn Hùng Hội giết và đả thương nhiều người.Thượng Quan Băng Tuyết cầm lấy quyển sách băng tuyết và nhàn nhã như tiên tử không ăn khói lửa nhân gian từ trong đống băng nát đi ra ngoài, nhìn qua chung quanh.Hoả tiễn đúng là có khả năng tiêu diệt Thượng Quan Băng Tuyết, nhưng mà phải bắn trúng người của nàng mới được.

Bản thân của nàng có rất nhiều thủ đoạn đối phó hỏa tiễn, rất khó bị hoả tiễn trực tiếp bắn trúng mục tiêu.Thượng Quan Băng Tuyết nhìn qua thương binh đầy đất, mà lại nhìn qua thủ lĩnh Vạn Hùng Hội Chu Hùng Phách không biết trốn ở đâu.- Đáng giận!Trên mặt đẹp của Thượng Quan Băng Tuyết thoáng cái hiện ra thần sắc tức giận, vô số băng đạn bắn vào người cảnh vệ của Chu Hùng Phách ở chung quanh.

Nếu không phải đám cảnh vệ này ngăn cản, nàng lúc này nói không chừng đã giết được Chu Hùng Phách.- Nội loạn!

Cơ hội tốt!Ở trong Dương huyện thì cường giả Đại Trung Hoa Đồng Minh nhìn thấy Vạn Hùng Hội bên ngoài điên cuồng đồ cường giả Băng Tuyết cung thì trong lòng hưng phấn:- Tiến công!

Tiến công!

Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta đấy.Cửa thành mở ra, một doanh lính tinh nhuệ từ trong Dương huyện giết qua đám bộ hạ Vạn Hùng Hội ở bên ngoàiNếu như Băng Tuyết cung bị Vạn Hùng Hội tiêu diệt, cộng thêm Thiên Đường Thần Quốc tương trợ, Vạn Hùng Hội tuyệt đối có thể một lần hành động chiếm cứ Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội hai thế lực lớn.Thượng Quan Băng Tuyết dù thế nào cũng chỉ có một mình, nàng giết người cũng tiêu hao thể lực, tinh thần lực.

Giết tới cuối cùng đối mặt với quân thế khủng bố của Vạn Hùng Hội thì vẫn phải chạy trốn.Đại Trung Hoa Đồng Minh hội vừa giết vào chiến trường thì biến thành hai thế lực kịch chiến với Vạn Hùng Hội.Nhưng mà trực thăng vũ trang hổ thức trên bầu trời quá mức đáng sợ, súng máy hạng nặng trên máy bay giống như tử thần thu lấy tính mạng của người ta, đại lượng cao thủ chết dưới súng máy của nó.Chiến sĩ Đại Trung Hoa Đồng Minh hội và Băng Tuyết cung cộng lại cũng không được Vạn Hùng Hội tiến công.

Khoa học kỹ thuật mới là chiến lực mạnh nhất, ở trước mặt trực thăng vũ trang, cho dù người cường hóa cấp 30, 40 vẫn bị súng máy hạng nặng giết như thường, tất cả bị giết thành cặn bã.Mà trên trực thăng vũ trang hổ thức còn có mang theo tên lửa, một phát phát hoả tiễn bắn lên mặt đất đại địa chấn động, công sự che chắn nát bấy, vô số cao thủ dưới hỏa lực biến thành tro tàn.Chiến sĩ Đại Trung Hoa Đồng Minh hội không ngừng dùng súng trường bắn vào trên trực thăng vũ trang, có chút cao thủ tinh thông thao túng súng ống sử dụng súng trường bắn vào trực thăng vũ trang, nhưng mà vỏ bọc thép của trực thăng ngăn cản dễ dàng.Đột nhiên lúc này một đạo tinh quang chớp động, thoáng cái xuyên qua trực thăng vũ trang, oanh một tiếng vang thật lớn, chiếc trực thăng vũ trang này lập tức biến thành hỏa cầu và nổ tung.Nhạc Trọng nhìn qua trực thăng vũ trang trên bầu trời nổ tung thì trong lòng thầm nghĩ:- Cường hóa súng!Đây là cao thủ có kỹ năng cường hóa súng mới làm được!Một chiếc trực thăng vũ trang bị nát bấy, những chiếc trực thăng vũ trang khác càng thêm điên cuồng, chúng không ngừng bắn súng và hỏa tiễn vào nơi vừa bắn, vụ nổ khủng bố thôn phệ một vùng rộng lớn ở nơi đó, âm thanh nổ tung vang lên không dứt bên tai.

Tên cao thủ vừa tiêu diệt trực thăng biến thành tro bụi.- Đi theo tôi!

Chúng ta giết vào!Nhạc Trọng nhìn qua Điền Hạo ra lệnh.Điền Hạo hai mắt như tro tàn hiện ra thần thái khiếp người.Thân hình của Nhạc Trọng lóe lên và tiềm hành vào nơi chỉ huy của Dương thành.Bộ chỉ huy của Dương huyện nằm trong một tòa biệt thự vô cùng xa hoa, ở bên ngoài biệt thự khắp nơi đều là chiến sĩ Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, tổng cộng có hơn hai trăm người, mỗi một người đều cầm súng trường trong tay, võ trang đầy đủ.

Đồng thời ở bên ngoài biệt thự còn bố trí vô số cameras.- Phòng ngự xâm nghiêm nha!Nhạc Trọng lẻn vào con đường gần biệt thự thì nhíu mày, biệt thự này phòng ngự thật sự là quá mức sâm nghiêm, khắp nơi đều có máy giám thị cùng chiến sĩ thủ hộ, dùng thực lực của hắn trừ mạnh mẽ xông vào thì không có biện pháp tốt.Thời điểm Nhạc Trọng nhíu mày thì trên bầu trời đột nhiên thoáng cái có mười hai chiếc trực thăng vũ trang màu bạc tràn ngập khí tức huyễn tưởng bay lên, toàn thân chớp động kim loại màu bạc sáng bóng, các loại vũ khí tren trên nó còn gấp ba tưực thăng Apache, hình thể lớn hơn trực thăng Apache gấp bay lần bay tới.Nhạc Trọng nhìn qua mười hai chiếc trực thăng vũ trang trên bầu trời thì lập tức chấn động thầm nghĩ:30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 689: Cương Chi Thần Sử. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Đây là trực thăng vũ trang gì?

Tại sao chưa từng thấy qua?Nhạc Trọng trước tận thế thường xem hình ảnh của các vũ khí hiện đại của các quốc gia khác, tuy nhiên lại chưa từng nhìn thấy trực thăng vũ trang như thế này.Mười hai chiếc trực thăng vũ trang màu bạc này vừa bay lên cao thì lập tức nã dạn vào biệ thự bên dưới, một phát phát hỏa tiễn đối đất, đạn hỏa tiễn giống như mưa bắn vào trong biệt thự và nổ tung.

Một tòa tòa nhà biệt thự trực tiếp biến thành gạch vụn, từng đám thủ vệ và chiến sĩ tinh nhuệ ở bên trong chết tại chỗ.Trong một chiếc trực thăng vũ trang màu bạc, một tên nam tử tóc vàng mắt xanh, ăn mặc đồ vét, tướng mạo thập phần anh tuấn tay cầm một ly rượu đỏ, dưới chân có hai nữ nhân người Hoa xinh đẹp đang quỳ bóp chân.

Bản thân của hắn thì nhàn nhã nhìn ra bên ngoài, nhìn biệt thự và người trong đó chết đi, vẻ mặt hưởng thụ:- Thật sự là xinh đẹp!

Nhìn những con khỉ Trung Hoa này chết thật sướng mắt, thật sự là hưởng thụ cao nhất của thế gian.

Những nữ nhân người Hoa này làm chó cái cũng không tệ, có thể làm đồ chơi trên giường của chúng ta.Một tên nam tử trung niên quân trang màu bạc, tóc vàng mắt xanh cũng cầm ly rượu trong tay cung với tên nam nhân kia, nói:- Thần sứ các hạ.

Ngài lúc này đã hoàn thành nhiệm vụ trưởng lão hội phân phó, có lẽ có thể tấn chức trở thành sứ đồ.

Đến lúc đó kính xin ngài chiếu cố nhiều hơn.Tên nam tử anh tuấn ngạo mạn tên là Cáp Lỗ Mạn Đạt!

Chính là một trong ba mươi sáu thần sứ của Thiên Đường Thần Quốc, xếp hạng thứ mười ba cương chi thần sử.

Hắn là người tiến hóa tinh thần, nhanh nhẹn cấp 61, đồng thời chuyển chức trở thành Thánh kỵ sĩ, lĩnh ngộ kỵ sĩ chi tâm, có được sức chiến đấu khủng bố.Thiên Đường Thần Quốc có được mười hai sứ đồ mỗi một sứ đồ được xưng là tiếp thần, chủ chiến sĩ, có được uy năng ngập trời, là tuyệt thế thiên tài trong tuyệt thế thiên tài.

Không bàn mà hợp ý với mười hai môn đồ của đắng chúa cứu thế.Dưới sứ đồ chính là ba mươi sáu thần sứ, mỗi một gã thần sứ đều là thiên tài trong thiên tài, nhược tiểu nhất cũng là người tiến hóa song thuộc tính, đồng thời đẳng cấp cường hóa không kém hơn cấp 56.Trừ chuyện đó ra, Thiên Đường Thần Quốc còn nắm giữ một Tân Thủ thôn, có thể làm cho nhiều cao thủ tiến vào trong Tân Thủ thôn trực tiếp chuyển chức, trở nên mạnh mẽ hơn người khác nhiều.

Nhạc Trọng sở dĩ có thể mạnh hơn cường giả đồng cấp bậc, cũng là bởi vì hắn từng ở trong Tân Thủ thôn chuyển chức trở thành ám kỵ sĩ, lúc này mới mạnh mẽ hơn những người khác nhiều.

Đồng thời trong Tân Thủ thôn còn có rất nhiều ảo diệu, Nhạc Trọng lúc trước tiến vào Tân Thủ thôn vội vàng đánh giá, đẳng cấp quá thấp, căn bản không đạt được chỗ tốt và ảo diệu trong Tân Thủ thôn.Cáp Lỗ Mạn Đạt nhẹ nhàng cười nói:- Sứ đồ không phải là tấn chức!

Mười hai vị sứ đồ bệ hạ mỗi một người đều có được bổn sự kinh thiên động địa, tôi không phải là đối thủ, nhưng mà hoàn thành nhiệm vụ này tôi mới có thể bài danh cao hơn một thần sứ khác.

Đến lúc đó tôi sẽ ở trước mặt trưởng lão nói tốt cho anh, Đạt Tư.Đạt Tư mừng rỡ trong lòng, chỉ cần Cáp Lỗ Mạn Đạt giúp hắn nói vài lời hữu ích, hắn nói không chừng còn được gọi về Châu Âu, hắn chán ghét nơi thiếu thốn vật tư ở đây, khắp nơi đều là tang thi cùng biến dị thú:- Vậy rất cảm tạ ngài.

Thần sứ các hạ!Cáp Lỗ Mạn Đạt nhàn nhạt ra lệnh:- Tốt!

Động thủ đi!Sắc mặt Đạt Tư nghiêm túc trực tiếp ra lệnh:- Vâng!

Tất cả đơn vị chú ý, ngân hồ bắt đầu hành động.Đạt Tư ra lệnh xong, một gã mặc quân phục màu đen, trang bị đến tận răng nhảy ra khỏi chiếc trực thăng vũ trang, sau đó mở dù nhảy xuống đất.Những tên chiến sĩ mặc quần áo đen này đều nhanh nhẹn, kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tố chất thân thể vượt qua bộ đội đặc chủng, vừa rơi xuống đất chợt triển khai đội hình chiến đấu, hung ác tiêu diệt đám binh sĩ Đại Trung Hoa Đồng Minh hội còn chưa chết.Trên bầu trời trên những trực thăng vũ trang cũng hạ xuống, lập tức vờn quanh một tên chiến sĩ mặc quân phục màu bạc, Cáp Lỗ Mạn Đạt giống như quân chủ ngạo mạn đi tới.Những chiến sĩ mặc quân phục màu đen kia không ngừng chém giết người của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội và đi vào trong đống phế tích.Hai tên chiến sĩ mặc quần phục màu bạc ngạo mạn đi vào trong đám phế tích và ném một tảng đá lớn ra ngoài, phế tích rất nhanh bị dọn đi, nhanh chóng lộ ra thông đạo tiến vào mặt đất.- Đó là nơi nào?Nhạc Trọng nhìn thấy con đường hầm dưới đất thì nội tâm chấn động.

Hắn căn bản không có nghĩ đến nơi này lại xuất hiện thông đạo.

Loại hầm thần bí này trong tận thế hắn chưa từng thấy qua.Mấy tên quân nhân mặc trang phục đen lập tức chạy vào trong thông đạo, lập tức dưới thông đạo có âm thanh nổ súng vang lên liên tục.- Xem ra nội tình của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng có chút bất phàm.Nhạc Trọng nhìn qua thông đạo dưới đất và nói thầm.Vốn Nhạc Trọng cho rằng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng chỉ là quân phiệt bình thường trong tận thế, nhưng mà bây giờ nhìn thấy Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng không có đơn giản như bề ngoài.Những tên quân nhân mặc quân phục màu đen nhanh chóng chạy vào trong thông đạo, những tên quân nhân mặc quân phục màu đen vây quanh Đạt Tư mặc quân phục màu bạc thong dong như đế vương đi vào trong thông đạo.Phía trước mười hai chiếc trực thăng vũ trang màu bạc cũng chỉ còn lại có hai mươi bốn tên mặc trang phục màu bạc thủ hộ.- Cơ hội tốt!Nhạc Trọng nhìn thấy mười hai chiếc trực thăng vũ trang màu bạc trông mà thèm, nuốt nước bọt, cẩn thận tiềm hành đi tới trước.Trực thăng vũ trang trên chiến trường uy lực cực kỳ to lớn, giống như chiếc xe tăng hạng nặng biết bay nghiền nát tất cả.

Vạn Hùng Hội chỉ đạt được mười chiếc trực thăng vũ trang hổ thức trợ giúp từ trên không, cơ hồ có thể đem Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội là hai thế lực đánh tan rã, có thể thấy được uy lực to lớn của trực thăng vũ trang.Nếu như có thể có được mười hai chiếc trực thang vũ trang kỳ lạ, lớn gấp ba lần trực thăng vũ trang Apache này, Nhạc Trọng trực tiếp nắm giữ sát thủ giảng, nghiền áp những thế lực nhỏ yếu mà không có áp lực gì cả.Nhạc Trọng cẩn thận tiềm hành tới trước mười hai chiếc trực thăng vũ trang và đột nhiên bạo phát nhảy vào trong đám chiến sĩ mặc quân phục màu bạc kia.Nhạc Trọng đã phát động kỹ năng Ảnh Bộ và tốc độ của hắn đã vượt qua Thiểm Điện cấp hai rồi, hắn cơ hồ trong một giây vượt qua khoảng cách mười tám mét lập tức chém vào cổ một tên quân nhân, thoáng cái chém bay đầu của tên quân nhân này.Ở chỗ khác Điền Hạo cũng theo sát bên người Nhạc Trọng và bạo phát, thoáng cái chém giết một tên quân nhân quân phục màu bạc.- Địch tập kích!Địch tập kích!Thời điểm Nhạc Trọng đột nhiên bạo phát chém giết tên quân nhân mặc quân phục màu bạc thứ tư, một gã quân nhân mặc màu bạc đột nhiên báo động kêu to lên.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 690: Đoạt Cơ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững tên quân nhân mặc trang phục màu bạc hành động, mỗi một đều dùng tốc độ vượt qua người thườn mà hành động, cơ hồ trong một giây đã triển khai đội hình chiến đấu.- Thật là lợi hại!

Những người này tuyệt đối đều là người cường hóa đẳng cấp trên cấp 30.Nhạc Trọng nhìn qua đám quân nhân mặc trang phục màu bạc trong vòng một giây lập tức triển khai đội hình chiến đấu và dùng súng không ngừng bắn qua bên này thì cảm khái.Nhạc Trọng cũng có thể dễ dàng điều động hơn hai mươi người cường hóa trên cấp 30, nhưng mà hắn tuyệt đối không cách nào điều động gần trăm người cường hóa trên cấp 30 đi qua các châu lục khác chiến đấu.Những tên cao thủ quân phục màu bạc này triển khai đội hình chiến đâu, chợt sử dụng súng phóng lựu, lựu đạn, súng tiểu liên nhắm vào Nhạc Trọng và Điền Hạo bắn điên cuồng.Điền Hạo thuấn sát ba tên, chợt bị đối hỏa lực hung mãnh của đối thủ áp chế, ít dám mạo hiểm.

Hắn là người tiến hóa song thuộc tính nếu đối 1 vs 1, tuyệt đối có thể dễ dàng miểu sát tên chiến sĩ tinh nhuệ nào của Thiên Đường Thần Quốc.Thế nhưng mà năm tên binh sĩ cầm súng phóng lựu của Thiên Đường Thần Quốc lại có kỹ năng thao túng súng ống áp chế hỏa lực nhắm vào Điền Hạo, hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Hơi không cẩn thận, Điền Hạo sẽ chết trận tại đây.

Người tiến hóa có tố chất vượt qua người bình thường nhưng mà không phải tồn tại vô địch.Cơ hồ cùng một thời gian, cánh quạt mười hai khung trực thăng vũ trang bắt đầu lay động, ý đồ bay lên không.

Một khi để chúng bay lên không, chúng có thể phát huy sức chiến đấu khủng khiếp, biến thành từng pháo đài bay di động.- Không thể để cho chúng lên không!Nhạc Trọng nhìn qua mười hai chiếc trực thăng vũ trang và lập tức lóe dộng, hắn lập tức phát động Khủng Cụ Thuật, một cổ tinh thần lực cường đại lập tức bao phủ chung quanh.Thân hình của Nhạc Trọng không ngừng lóe lên và lao về phia đám trực thăng vũ trang, từng đạo tinh thần lực sợ hãi bao phủ lên từng tưực thăng vũ trang, đem đám lái trực thăng làm ngất đi.Hơn mười chiếc trực thăng mất đi người điều khiển thì ngừng bay lên không.Oanh!Những tên tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc mặc quân phục đều là người chuyển chức, trong đó không ít người chuyển chức thành binh sĩ, bọn họ thao túng súng ống cũng cường hóa lên cấp ba, khoảng cách gần xạ kích đúng là bách phát bách trúng, dễ dàng bắn vào đầu.

Mặc dù mạnh như Nhạc Trọng, khi trúng đạn tỏa tiễn của trực thăng vẫn phải chết.Bụi mù tán đi, một mặt thuẫn màu trắng hiện ra trước người của Nhạc Trọng, hắn từ trong bụi mù đi ra ngoài, huy động Hắc Nha Đao dài hai mát giống như tử thần thu hoạch tính mạng con người, ánh đao chớp động, một tên binh sĩ mặc quân phục màu bạc bị chém thành hai đoạn.Nhạc Trọng bộc phát toàn lực chỉ trong bảy giây ngắn ngủi đem đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc còn lại tiêu diệt sạch sẽ.- Thật mạnh!

Đây mới là thực lực chân chính của hắn sao?

Đúng là quá mạnh mẽ rồi.Điền Hạo đứng sau lưng nhìn thấy Nhạc Trọng giống như ma thần khôn ngừng chém giết tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc thì trong nội tâm tràn ngập kinh hãi.Nhưng hắn nhìn thấy đám tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc cường hãn, chỉ năm người dùng súng là áp chế được hắn.

Nếu như hắn một mình đối mặt hai mươi bốn tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc thì hắn chỉ có thể tập sát một hai người sau đó lui lại, nếu không hắn sẽ bị đám Thiên Đường Thần Quốc vây giết.- Những tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc thật là lợi hại!Nhạc Trọng chém giết đám Thiên Đường Thần Quốc xong thì đi tới trước thi thể Thiên Đường Thần Quốc và chau mày, cảm thấy thập phần khó giải quyết.Dùng thực lực mạnh mẽ của Nhạc Trọng lúc này chém giết đám tinh nhuệ như thế này cũng cảm thấy áp lực quá lớn, ít nhất là khó giết chết.

Thế nhưng mà lúc này hắn thấy tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc dùng súng phóng lựu bắn hai phát, cho thấy chiến lực của đám tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc mặc quân phục bạc quá đáng sợ.Những tên tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc đều trải qua chuyển chức, trang bị tốt, lại trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc.

So với bộ đội đặc chủng trước tận thế thì mạnh hơn nhiều.

Có thể so sánh với vương giả trong đặc chủng trước tận thế, thậm chí còn mạnh hơn.

Cũng không phải tư chất của bọn họ trước tận thế vượt qua vương của đặc chủng, mà là trải qua hệ thống thần ma cường hóa thân thể, làm cho tố chất thân thể của bọn họ vượt xa vương của đặc chủng trước tận thế mà thôi.Nhạc Trọng đi tới bên thi thể một tên tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc và cầm lấy súng tiểu liên 03 và quân phục lên xem.Viên đạn bắn lên trên quân phục màu bạc, chỉ bắn ra một dấu trắng, cũng không cách não xé rách quân phục màu bạc, hiển nhiên năng lực chống đạn của quân phục rất mạnh.Nhạc Trọng nhìn thấy viên đạn súng trường bắn gần mà không thể xuyên thủng được áo chống đạn:- Áo chống đạn thật lợi hại!Nhạc Trọng cũng có được áo chống đạn như vậy, nhưng mà loại trang phục này cần tài liệu của biến dị thú câp hai, rất khó tiến hành sản xuất quy mô lớn.

Cũng chỉ có tinh nhuệ nhất mới có thể mặc mà thôi.Nhưng mà y phục của Thiên Đường Thần Quốc hiển nhiên là lợi dụng công nghệ cao, hơn nữa kỹ thuật chế tạo rất thuần thục, có thể dễ dàng ngăn cản đạn súng trường, đồng thời sức nặng không nặng nên rất thực dụng.Từ kiện trang phục chiến đấu có thể thấy được, thế lực khoa học kỹ thuật của Nhạc Trọng cùng Thiên Đường Thần Quốc hơn kém nhau quá lớn.- Đi theo tôi!Nhạc Trọng trói toàn bộ đám phi công trên trực thăng và nhìn qua Điền Hạo nói ra.Điền Hạo một lòng muốn tiêu diệt Kim Thành Huyễn, Nhạc Trọng cũng không cách nào làm cho hắn cam tâm tình nguyện ở lại nơi này mà không giết vào.Nghe Nhạc Trọng nói thì tron mắt của Điền Hạo hiện ra quang mang, đi theo sau lưng Nhạc Trọng và tiến vào thông đạo dưới đất.Thông đạo dưới đất này chính là một căn cứ mà Trung Quốc trước tận thế xây dựng chống chiến trang hạt nhân, loại hầm trú ẩn này ở trước tận thế mỗi tỉnh đều có, vị trí quỷ dị, cũng không phải là ai cũng biết.Cho dù đạn hạt nhân nổ ở trên Dương huyện thì tối đa chỉ hủy được công trình trên mặt đất mà thôi, không cách nào phá hủy được bộ phận hạch tâm ở dưới này.Nhạc Trọng vừa tiến vào trong hầm trú ẩn, trên đường đi nhìn thấy nhiều thi thể, những thi thể đều là người Hoa, những chiến sĩ này mặc quân phục, trên cơ bản đều là bị một viên đạn bắn chết.

Trong hầm trú ẩn này có rất nhiều công sự phòng ngự, những vũ khí kia đều bị pá hư, chỉ còn lại có một ít hài cốt.Tuy nhiên dưới mặt đất chung quanh có những chiếc đèn sáng trưng, chiếu sáng bốn phía, chiếu sáng toàn bộ hầm trú ẩn này.

Nhưng mà duy trì những ngọn đèn này không biết hao phí bao nhiêu năng lượng.Đường xuống đất này vô cùng thông suốt, giống như một tổ ong có thể dung nạp hơn mười vạn người, nếu là không người dẫn đầu, tuyệt đối sẽ mất phương hướng trong hầm trú ẩn này.Nhạc Trọng từ thi thể và vết máu do Thiên Đường Thần Quốc mở sẵn đi lên mà thôi.Thiên Đường Thần Quốc loại tổ chức này không bao giờ làm không công, chắc chắn là có chuẩn bị, lúc này mới có thể không chút do dự tiêu diệt biệt thự và tìm ra được hầm trú ẩn.30-12-2014, 03:39 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 691: Trường Thành Dưới Dướng Đất.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng một đường cẩn thận từng li từng tí tiềm hành không biết bao xa, lúc này mới đi tới chỗ đám cường giả Thiên Đường Thần Quốc.Trong thông đạo này Thiên Đường Thần Quốc cho một trăm hai mươi người xuống đã chết năm người, trừ chuyện đó ra, còn gần hai trăm người Hoa gia nhập vào trận doanh của Thiên Đường Thần Quốc.

Một gã thân hình cao lớn, tướng mạo anh tuấn, trên người mang theo khí chất nho nhã đứng bên người của Đạt Tư và nhìn phia trước cười lạnh.Từ trong vang lên âm thanh tức giận, chính là âm thanh tức giận của Kim Thắng Huyễn gầm lên.- Hồ Hán, không ngờ mày cấu kết với người ngoại quốc phá hoại Đại Trung Hoa Đồng Minh hội.

Mày là Hán gian chó chết, súc sinh!Tao thật sự mù mắt rồi, mày đáng chết!Trong hầm trú ẩn này thông suốt, có vô số lối rẽ, vô số cơ quan.

Nếu như người không quen đường mà chạy loạn thì khó mà đi được, tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị Thiên Đường Thần Quốc công phá.Tên nam tử trung niên khí chất nho nhã kia nhìn qua phía trước và không ngừng nói:- Kim Thắng Huyễn, mày thật không biết xấu hổ nói ra câu này.

Mày chính là con heo mập chó chết, tạp chủng, súc sinh!

Mày thừa dịp tao ra ngoài làm nhiệm vụ cưỡng gian vợ của tao, còn cho kẻ khác làm nhục nàng, mày thật cho rằng tao không biết sao?

Cao tầng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội tụi mày là một đám súc sinh, cầm thú.

Tao hận không thể ăn thịt tụi mày, ăn tim bọn mày.

Tao hôm nay cấu kết với người ngoại quốc thì mày làm gì được tao?

Chỉ cần có thể giết cả nhà bọn mày, lão tử cho dù có bán mạng cho ma quỷ cũng có làm sao?Thượng bất chính, hạ tắc loạn, Kim Thắng Huyễn cũng không phải kẻ tốt gì, hắn thích nhất đùa bỡn vợ, con gái, nữ nhân của cấp dưới.

Trên cơ bản không có tâm tư quan tâm đến tâm lý của thủ hạ.Kim Thắng Huyễn trước tận thế là lãnh đạo cao tầng, hắn chiếm cứ hầm trú ẩn này, bắt đầu còn cẩn thận.

Nhưng mà sau mấy tháng không liên lạc được với trung ương, liền phóng thích dục vọng trong lòng, trắng trợn đùa bỡn nữ nhân, trốn ở trong hầm trú ẩn không ngừng phát triển.Nữ nhân Kim Thắng Huyễn cũn đã chơi nhiều, chơi nữ nhân bình thường không có ý nghĩa, mà bắt đầu chuyển qua chơi nữ nhân cấp dưới.

Trên thực tế, đừng nói trong tận thế, dù là trước tận thế cũng có không ít tên lãnh đạo thích chơi vợ của cấp dưới, còn có quan lớn chuyên môn ghi nhật ký chơi nữ nhân.

Sau tận thế, không có ước thúc, rất nhiều người càng thêm biến thái.Lão bà của Hồ Hán bị đùa bỡn, hắn vẫn cố nén tức giận trong lòng, bỗng chốc bị Thiên Đường Thần Quốc mời chào, trở thành tay sai của Thiên Đường Thần Quốc.Hầm trú ẩn dưới đất dễ dàng bị Thiên Đường Thần Quốc công phá.

Công phá dễ dàng nhất chính là công phá từ bên trong.Mà Kim Thắng Huyễn thân là lãnh đạo thập phần quen đứng trên đại nghĩa khuyển trách:- Hồ Hán, cho dù xảy ra chuyện gì thì mày cũng không nên cấu kết với ngoại quốc, mày làm như vậy là phản bội quốc gia, là phản bội nhân dân.

Sẽ bị lịch sử trách cứ, bị nổ nhục vĩnh viễn của người Hoa!

Mày bây giờ quay đầu còn kịp, chỉ cần mày giết sạch đám người ngoại quốc kia, mày vẫn là người Hoa chân chính.Hồ Hán trực tiếp nhả một miếng nước bọt, trên mặt hiện ra thần sắc dữ tợn và hung ác.- Phi!Kim Thắng Huyễn!

Tao hôm nay giết sạch cả nhà của mày, thằng người Hoa khốn nạn nào ngăn cản thì tao cũng giết!Kim Thắng Huyễn lạnh lùng cười cười:- Gian ngoan mất linh!

Mày sẽ bị lịch sử phỉ nhổ!Một khẩu súng máy tự động đột nhiên hiện ra trong thông đạo, nhắm qua phía chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và nổ súng điên cuồng.Dưới làn mưa đạn dày đặc như vậy, một tện chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và tên phản loạn người Hoa bị bắn thành cái sàng.Mà trên người đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc mặc áo giáp trúng đạn, mặc dù bị viên đạn bắn trúng đại bộ phận vẫn thập phần linh mẫn nấp sau công sự, những tên chiến sĩ người Hoa không có vận khí tốt như vậy, bị viên đạn bắn chết tại chỗ.Trong từng thông đạo hoàn toàn bị súng máy tự động bao trùm, số lượng có tới mấy trăm.

Dưới số lượng súng máy khổng lồ như vậy, cho dù là con muỗi cũng bị tiêu diệt.Chiến sĩ một doanh xông vào trong thông đạo chính là con đường chết.Hồ Hán đi tới trước người Đạt Tư cung kính nói ra:- Thần sứ điện hạ, đây là thủ đoạn phòng ngự cuối cùng của hầm trú ẩn.

Chỉ cần công phá được trận địa súng máy này là có thể đem đám súc sinh Kim Thắng Huyễn này tiêu diệt đi.

Những tên súc sinh kia điều khiển súng máy, tôi cũng không thể vô hiệu hóa.- Hừ!

Chỉ bằng đám đồ chơi này muốn ngăn cản tao sao?

Pha cho tao!Đạt Tư lạnh lùng cười cười đi lên một bước, giống như quân vương đi lên thông đạo.

Hắn vung tay lên, phát động kỹ năng thao túng tường thép cấp hai.Răng rắc!

Răng rắc!

Răng rắc!Trong thông đạo này từng khẩu súng máy vặn vẹo, nòng súng bế tắc, sau đó tự nổ tung.

Cũng chỉ một kích là phá hủy toàn bộ đám súng máy, có thể thấy được hung uy của Đạt Tư.- Thật đáng sợ!Tại sao khủng bố như vậy chứ?

Tại sao đám người ngoại quốc lại khủng khiếp thế này?Những tên cao tầng như Kim Thắng Huyễn đang trốn sau công sự nhìn thấy một màn này thì hoảng sợ.

Bọn họ đã nhìn thấy không ít người cường hóa, thậm chí là người tiến hóa, nhưng mà không có người nào như Đạt Tư phất tay là phá hư mấy trăm khẩu súng máy được.Nhìn thấy mấy trăm khẩu súng máy bị Đạt Tư một kích phá hủy, trông thông đạo lại xuất hiện hình ảnh của Kim Thắng Huyễn, thái độ của hắn vô cùng cung kính dùng tiếng anh nịnh nọt Đạt Tư trôi chảy:- Sứ giả Thiên Đường Thần Quốc vĩ đại!Chúng tôi nguyện ý đầu hàng!

Xin ngài cam đoan tài sản tư nhân, thân nhân của chúng tôi an toàn và không bị xâm phạm.

Chỉ cần ngài có thể cam đoan chúng tôi an toàn, chúng tôi bây giờ sẽ giải trừ phòng ngự trong hầm, cho các người tiếp quản hầm trú ẩn.

Có chúng tôi trợ giúp, các người có thể dễ dàng tiếp quản chín vạn người sống sót và các loại vật tư khác.Trận súng máy bị phá, bọn người Kim Thắng Huyễn mất đi cam đoan an toàn, chỉ chớp mắt bọn họ liền vứt bỏ bộ dáng cao cao tại thượng đi ra nịnh nọt Đạt Tư cầu xin tha thứ.Vô số lịch sử cũng đã chứng minh, làm quan vào thời điểm gặp nguy hiểm tính mạng, một phần nhỏ có thể thủ vững đại nghĩa chống cự đến cùng, đại bộ phận trên cơ bản đều là mãi quốc cầu vinh.

Mãn Thanh nhập quan, quan viên Minh triều có vô số người đầu hàng.

Nhật Bản xâm chiếm thì vô số quân viên người Hoa đầu hàng nay, ngay cả Uông Tinh Vệ là cao tầng chính phủ cũng lập tức đầu hàng Nhạt Bản.Về phần tiếng Anh, Kim Thắng Huyễn vốn muốn vận dụng cao thâm để sau này đi qua Mỹ làm công dân nước Mỹ, tiếng Anh của hắn rất tốt.Đạt Tư nhìn qua Kim Thắng Huyễn cười ngạo nghễ nói:- Tôi là thần sứ Thiên Đường Thần Quốc Đạt Tư.

Chỉ cần các người hiệp trợ Thiên Đường Thần Quốc khống chế hầm trú ẩn này, các người chính là phần tử của Thiên Đường Thần Quốc, tư nhân tài sản cùng thân nhân của các người an toàn sẽ được Thiên Đường Thần Quốc bảo hộ.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 692: Bản Vẽ Súng Laser. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐạt Tư thực lực cường hoành khinh bỉ đám người Hoa da vàng khốn nạn vì lợi quên nghĩa này, nhưng mà hắn lại không phải đồ đần.

Thiên Đường Thần Quốc sức chiến đấu cường hoành, trang bị tốt, đánh bại Kim Thắng Huyễn và Đại Trung Hoa Đồng Minh hội không thành vấn đề, nhưng muốn khống chế tài nguyên trong hấm trú ẩn không có người địa phương phối hợp tuyệt đối không được.Kim Thắng Huyễn vốn chính là người chi phối hầm trú ẩn lại hợp tác với hắn, Thiên Đường Thần Quốc có thể nhanh chóng khống chế nhân khẩu và vật tư trong hầm trú ẩn này.Kim Thắng Huyễn đại hỉ liền nói:- Đa tạ thần sứ bệ hạ!

Đa tạ thần sứ bệ hạ!Hồ Hán sắc mặt đại biến nhìn chằm chằm vào Đạt Tư nói ra:- Thần sứ bệ hạ!

Không phải giữa chúng ta đã có hiệp nghị sao.

Chúng ta không phải nói tốt, tôi giúp các người khống chế hầm trú ẩn này, các người phải giúp tôi giết sạch cả nhà súc sinh Kim Thắng Huyễn này hay sao?Hồ Hán thập phần rõ ràng, nếu như Kim Thắng Huyễn cầm quyền thì đám người phản loạn bọn họ sẽ bị giết sạch, rơi vào kết cục sống không bằng chết.Đạt Tư lườm Hồ Hán lạnh lùng nói:- Câm miệng!

Mày khi nào có tư cách nghi ngờ quyết định của tao?

Muốn dĩ hạ phạm thượng?Hồ Hán kinh hãi cúi đầu xuống và trong mắt hiện ra thần sắc oán hận nồng đậm.- Thuộc hạ không dám!Tuy trong tay Hồ Hán cũng có hơn hai trăm tên chiến sĩ người Hoa, thế nhưng mà sức chiến đấu của đám chiến sĩ này so với tinh anh của Thiên Đường Thần Quốc chính là cặn bã, song phương cho dù là trang bị, kinh nghiệm chiến đấu, tố chất thân thể hoàn toàn không cùng cấp bậc, tinh anh của Thiên Đường Thần Quốc muốn tiêu diệt bọn họ không cần quá nửa giờ.Kim Thắng Huyễn cùng Đạt Tư vừa đạt thành hiệp nghị thì cửa mở ra.- Là thời điểm này!Nhạc Trọng ở xa xa nhìn thấy Đạt Tư sắp tiến vào cánh cửa kim loại, thoáng cái cầm lấy ống phóng rốc-két nhắm vào Đạt Tư bắn tới.- Địch tập kích!Đạt Tư không hổ là một trong ba mươi sáu thần sứ của Thiên Đường Thần Quốc, Nhạc Trọng vừa mới một nhắm trúng hắn, trong lòng của hắn sinh ra cảm ứng và tức giận rống lên.Ánh mắt của Nhạc Trọng chóp động và trực tiếp bóp cò.Ánh lửa lóe lên, một viên đạn hỏa tiễn nổ trước người của Đạt Tư.Nhạc Trọng đem ống phóng rốc-két ném đi, trong mắt dị quang chớp động lập tức thay đổi khẩu súng trường 05 không ngừng bắn phá, dưới làn đạn dày đặc đã bắn vào đầu của năm tên chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc.Mà thời điểm Nhạc Trọng giết vào, Điền Hạo cũng phát huy sức chiến đấu mạnh mẽ, hắn cầm một khẩu súng máy hạng nặng 12.

7 li mà Nhạc Trọng đưa cho nhắm vào đám người Thiên Đường Thần Quốc bắn phá.Viên đạn súng máy hạng nặng không ngừng bắn xuyên qua người chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc, trực tiếp giết một đám lớn.- Toàn bộ bọn mày phải chết!Đúng lúc này, trong thông đạo truyền ra âm thanh của Đạt Tư, chỉ thấy thân thể của hắn toàn thân bị một tầng dày đặc sắt thép hoàn toàn bao phủ, lại để cho hắn hình thành một cự nhân sắt thép cao ba mét.

Vô số viên đạn súng máy hạng nặng bắn vào người nó chỉ lưu lại dấu trắng mà thôi.Đạt Tư lợi dụng kỹ năng thao túng sắt thép cấp hai không nừng bao trùm thân thể, trở thành một người máy đao thương bất nhập, duỗi bàn tay lớn, lập tức bộc phát từng bi thép lớn, giống như đạn súng máy hạng nặn không ngừng bắn qua phía Nhạc Trọng và Điền Hạo.Nhạc Trọng trực tiếp lóe lên trốn qua một bên.Điền Hạo né tránh tốc độ cũng không chậm và tường thép bay qua người.

Trên người hắn cũng không có áo giáp da thú biến dị, lực phòng ngự thập phần thấp, căn bản không ngăn được công kích của Đạt Tư.Điền Hạo thân là người tiến hóa nhanh nhẹn, sức mạnh nên cận chiến, ám sát đều thập phần có ưu thế, nhưng mà người công kích tinh thần hệ thì hắn không làm gì được, đây là nhược điểm của hắn.Nhạc Trọng duỗi tấm gương ra nhìn qua Đạt Tư và lộn tay một cái ném lựu đạn qua phía Đạt tư.Hàn quang trong mắt Đạt Tư trong lóe lên, sắt thép và bi sắt không ngừng bắn xuyên qua quả lựu đạn mà Nhạc Trọng ném ra.

Lựu đạn trực tiếp nổ tung, vô số bi thép nổ tung bắn lên người của Đạt Tư nhưng mà không làm hắn tổn thương mảy may.Nhạc Trọng đổi một khẩu rốc-két, bắn một viên vào Đạt Tư.- Ngu xuẩn!

Ống phóng rốc-két không có hiệu quả với tao!Đạt Tư tươi cười dữ tợn vung tay lên, vô số bi thép giống như viên đạn bay qua phía Nhạc Trọng.Đạn hỏa tiễn vừa mới bắn tới bị bi thép của Đạt Tư trực tiếp kíp nổ và nổ tung trên không trung, không thể làm gì Đạt Tư cả.- Hảo cường!Trong nội tâm Nhạc Trọng rùng mình vì biết được mình gặp địch nhân đáng sợ.Toàn thân bị sắt thép bao trùm, Đạt Tư cơ hồ không có nhược điểm, súng máy hạng nặng không lắm hắn bị thương, súng máy mang theo lực lượng cườn đại bắn lên thân thể của Đạt Tư chỉ làm hắn rung rung mà thôi.Tuy hỏa tiễn có thể xuyên qua phòng ngự của Đạt Tư, nhưng mà lại bị bi thép của Đạt Tư kíp nổ, cho dù là kỹ năng chiến đấu hay là kinh nghiệm chiến đấu, Đạt Tư chính là địch nhân mạnh nhất mà Nhạc Trọng gặp qua.Hai mắt của Nhạc Trọng ngưng tụ và trực tiếp dùng Khủng Cụ Thuật oanh về phía Đạt Tư.- Tinh thần trùng kích?

Vô dụng thôi!

Tao là người tiến hóa tinh thần lực, tinh thần trùng kích nhỏ nhoi không có tác dụng với tao đâu.Đạt Tư bị cái kia Khủng Cụ Thuật một oanh trực tiếp lộ ra một tia cười lạnh như là một sắt thép Ma Thần giống như:bình thường hướng về Nhạc Trọng bên này trực tiếp đi tới, hắn muốn bóp nát Nhạc Trọng.- Vậy sao?

Đáng tiếc năng lực của mày bị tao khắc chế!

Hiện tại mày sẽ bị tao diệt!Nhạc Trọng trực tiếp xuyên qua cương thiết ma thần Đạt Tư, trong mắt hiện ra nụ cười lạnh, vung tay lên phát động kỹ năng ma viêm, một cổ hỏa diễm phong bộ cuốn qua người sắt thép như Đạt Tư.Nếu như Đạt Tư bị ma viêm của Nhạc Trọng trực tiếp đốt cháy, cho dù không hòa tan trực tiếp sắt thép nhưng lại có thể đốt hắn thành than.Kỹ năng ma viêm này đối với những người có phòng ngự thấp thì năng lực phá hoại cực kỳ khủng bố.- Hỏa diễm thao túng!

Cánh cửa sắt thép hiện ra!Đạt Tư nhìn thấy hỏa diễm phong bạo cuốn qua thì biến sắc, lập tức có một cánh cửa sắt thép hiện ra, một mảnh thép dài hẹp, sắt sa khoáng, côn sắt, cửa bằng thép trực tiếp từ chung quanh bay lên, ngưng tụ thành một cánh cửa thép trước mặt của hắn.Hỏa diễm phong bạo lập tức cuốn qua cánh cửa sắt thép, hỏa diễm phong bạo nóng rực cuốn qua cánh cửa sắt thép này, cánh cửa sắt thép bị hòa tan, cánh cửa tan vỡ.Cánh cửa sắt thép bị Nhạc Trọng thúc dục hỏa diễm phong bạo hòa tan, ở sau đó cũng xuất hiện cánh cửa khác.Hỏa diễm phong bạo Nhạc Trọng thúc dục trực tiếp xuyên qua cánh cửa mới này.- Thật là lợi hại!

Không thể tiếp tục cường công như vậy, nếu không dù cho tiêu diệt được tên này thì mình cũng hao tổn nhiều nguyên khí rồi.Nhạc Trọng thoáng cái đưa ra phán đoán.Đạt Tư chính là đối thủ đáng sợ, không hổ là cương chi thần sử, thao túng sắt thép công phòng nhất thể, mạnh như Nhạc Trọng cũng khó đối phó.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 693: Bản Vẽ Súng Laser. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng lật tay và một ống phóng rốc-két xuất hiện lần nữa bắn vào cánh cửa sắt thép kia.Ánh lửa lóe lên và cánh cửa sắt thép nổ tung.- Làm sao bây giờ?

Thần sứ các hạ?Một tên cao thủ Thiên Đường Thần Quốc nhìn qua Đạt Tư hỏi.

Hắn đã nhìn ra Nhạc Trọng chính là cao thủ không thua gì thần sứ Đạt Tư của Thiên Đường Thần Quốc, vì vậy hỏi thăm Đạt Tư nên làm cái gì bây giờ.Đạt Tư nhìn Hồ Hán và trực tiếp ra lệnh:- Hồ Hán!

Mang theo đám cao thủ này đi tới.

Chỉ cần thủ ở nơi này, chờ tao khống chế hầm trú ẩn này xong sẽ cho mày làm chủ hầm trú ẩn này.

Kim Thắng Huyễn bọn họ sẽ cho người đi xử lý.Hồ Hán nhìn qua Đạt Tư cung kính vô cùng nói ra:- Vâng!

Thần sứ bệ hạ, tôi nhất định sẽ không cho địch nhân công chiếm nơi này.Đạt Tư trực tiếp quay người nhìn qua chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc mà hắn mang theo đi sâu vào thông đạo:- Rất tốt.

Chúng ta đi.

Tiến vào trong hầm trú ẩn, hoàn toàn khống chế nơi này rồi nói sau!Đạt Tư vừa đi thì Hồ Hán nhìn Đạt Tư sau đó trực tiếp nhả một ngụm nước bọt, trong mắt chớp động hào quang hun ác:- Phi!

Muốn lợi dụng chúng tao làm bia đỡ đạn.

Thực cho rằng bọn tao là thằng ngu không bằng, những tên ngoại quốc chết tiệt này không tên nào tốt cả.Oanh!Nương theo tiếng nổ to lớn, cuối cùng cánh cửa sắt thép nổ tung, thân hình Nhạc Trọng lóe lên, giống như quỷ mỵ xông lên phía trước.Hồ Hán vừa thấy Nhạc Trọng thì trực tiếp quỳ gối trước người của Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Đại nhân, tôi là Hồ Hán!

Tôi là một trong những người hết sức quen thuộc hầm trú ẩn này, cũng là người chủ huy nơi đây.

Tôi nguyện ý đầu hàng ngài, xin ngài cho tôi làm bộ hạ!Hồ Hán người này vì báo thù mà có thể cấu kết với người ngoại quốc, trong lòng của hắn đã không có cốt khí, liêm sỉ, ngông nghênh.

Hắn chỉ vì báo thù và sống sót.

Hắn cũng rõ ràng bản thân mình và hai trăm thủ hạ không có khả năng chiến thắng Nhạc Trọng cho nên trực tiếp đầu hàng là xong.Nhạc Trọng nhìn Hồ Hán và trực tiếp ra lệnh:- Tốt!

Tôi là Nhạc Trọng.

Từ giờ trở đi anh chính là bộ hạ của tôi, tôi bổ nhiệm anh làm đại đội trưởng, mang theo bộ hạ của anh theo tôi giết vào trong.Nhưng mà Điền Hạo một người đều có năng lực đem Hồ Hán là đám ô hợp giết sạch sẽ, Nhạc Trọng cũng không sợ hãi Hồ Hán phản bội.

Có Hồ Hán là người quen thuộc nơi này dẫn đường, hắn có thể dễ dàng xuyên qua nơi đây mà không sợ lạc.- Vâng, Nhạc lão đại.Hồ Hán nhìn qua hai trăm tên chiến sĩ bên kia và ra lệnh:- Các huynh đệ đi theo tôi!Nhạc Trọng cũng không ngừng tiến lên phía trước, vừa xông vài bước, cánh cửa vốn mở ra lập tức đóng lại ngăn cản đường của hắn.Đột nhiên màn hình sáng lên, Kim Thắng Huyễn ở trong màn hình nhìn qua là Nhạc Trọng một bộ dáng đại nghĩa lăng nhiên quát lớn:- Người tới là ai?

Nơi này là x, là trụ sở bí mật của quốc gia.

Không phải người nào cũng có thể tiến vào.

Mau đi ra!

Nếu không các người chính là tội nhân của chính phủ, nhân dân!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua màn hình và lạnh lùng nói:- Lập tức mở cửa ra.

Nếu không sau khi đánh vào tao sẽ giết cả nhà của mày!- Mày dám!

Mày cự tuyệt rời khỏi x, chính là tội nhân của chính phủ, nhân dân...- Nói nhảm quá đi!Nhạc Trọng móc súng trực tiếp một súng bắn nát màn hình trước mặt của mình.- Chém cánh cửa này ra!Nhạc Trọng cầm Hắc Nha Đao ném qua cho Điền Hạo.Điền Hạo tiếp nhận tứ cấp Hắc Nha Đao nổi giận gầm lên một tiếng mang theo lực lượng gấp mười bốn lần chém cánh cửa sắt này vỡ một lỗ hỏng.Nhạc Trọng xung trận ngựa lên trước xông lên phía trước.Nhạc Trọng xuyên qua một cánh cửa thì có năm tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc hiện ra.Năm tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc phát động côn kích, gai độc hiện ra trong tay của Nhạc Trọng và bắn ra năm viên đạn, trực tiếp bắn nổ đầu của năm tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc.Nhạc Trọng trong một hô hấp lóe lên, hắn vừa mới bước lên trước một bước, chợt sắc mặt đại biến, giống như độc xà lui lạiOanh!

Oanh!Trong khu vực này Thiên Đường Thần Quốc đã bố trí mười quả đạn điều khiển, bạo tạc nổ tung mạnh mẽ thôn phệ Nhạc Trọng.Chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc là tinh nhuệ nhất, bọn họ đối phó cao thủ vô cùng có kinh nghiệm, nổ tung như vậy có thể dễ dàng làm người cường hóa nhanh nhẹn, sức mạnh nổ tan xương nát thịt.

Chỉ có những cao thủ có kỹ năng đặc thù cùng phòng ngự đặc thù mới có thể sống sót.- Xong đời!

Hiện tại nên trốn!Hồ Hán nhìn thấy Nhạc Trọng bị nổ tung không còn gì thì biến sắc nghĩ thầm.- Chết sao?Mặt vài tên chiến sĩ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc nhìn thấy nổ tung và thầm nghĩ.Bụi mù tán đi, chỉ thấy trước mặt của Nhạc Trọng có cái thuẫn bảo vệ, hắn giống như thiểm điện lao qua đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc, ánh đao chớp động, một tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc chém hắn thành vài đoạn.- Hắn không chết!- Đề phòng!- Ah!Nhạc Trọng vừa xông qua đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và không còn dũng khí chống đỡ, không ai có thể chống đở được một đao quỷ dị của hắn, những nơi hắn đi qua gió tanh mưa máu hiện ra.Những chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc thoáng cái muốn ở cự ly xa áp chế Nhạc Trọng, một khi bị Nhạc Trọng cận thân, không có ai là đối thủ của Nhạc Trọng.- Hảo cường!Thật đáng sợ!Hồ Hán nhìn qua Nhạc Trọng nhảy vào đám Thiên Đường Thần Quốc giống như hổ vào bầy dê, trong nội tâm tràn ngập hưng phấn cùng run rẩy.

Hắn có hi vọng báo thù rồi.Trong một căn phòng sáng ngời, Đạt Tư cùng mười hai tên chiến sĩ mặc quân phục màu đen của Thiên Đường Thần Quốc quan sát một tên trung niên mập mạp, bụng phệ.- Bản vẽ súng Laser.

Giao nó cho tao!Đạt Tư nhìn qua tên trung niên sắc mặt phơn phớt, làn da tái nhợt, dáng người mập mạp ra lệnh.Tên nam tử trung niên kia chính là thủ lĩnh hầm phòng ngự này, Kim Thắng Huyễn.- Vâng.

Đây chính là bản vẽ!Kim Thắng Huyễn vẻ mặt nịnh nọt đem bản vẽ màu xanh da trời đưa cho Đạt Tư.Đạt Tư vừa cầm lấy bản vẽ súng Laser này thì có tin tức hiện ra.- Bảo vật cấp năm: bản vẽ súng Laser.

Vũ khí cường đại cho bính sĩ tác chiến, hiệu suất lớn nhất có thể trực tiếp bắn thủng bọc thép của trực thăng vũ trang.Đạt Tư cầm lấy bản vẽ súng Laser trong mắt hiện ra thần sắc vui vẻ:- Tốt!Chính là bảo vật này, lần này bài danh của tao có thể tăng lên một bậc rồi.

Ha ha!Tại quốc gia Âu Mĩ thì vũ khí laser còn đang thực hiện trong phòng thí nghiệm, bởi vì thành phẩm vì đủ loại nguyên nhân mà không cách nào sản xuất đại trà và đưa vào thực chiến.

Nhưng mà bọn họ vẫn còn lâu mới có thể vận dụng được, một khi có người đoạt bản vẽ súng Laser, dùng khoa học kỹ thuật trong tay của bọn họ, bọn họ rất nhanh đem súng Laser và vũ khí khoa học viễn tưởng này trao cho binh sĩ.Một khi súng Laser được sản xuất đại trà, sức chiến đấu của Thiên Đường Thần Quốc tăng lên cao ba thành.

Đây chính là lực lượng của khoa học kỹ thuật.

Y phục trong chiến đấu, da thú biến dị cấp hai cũng không ngăn cản được uy lực của súng Laser.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 694: Đạt Tư Chết Cháy.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBọn người Kim Thắng Huyễn tự nhiên dưới cơ duyên xảo hợp đã sớm đạt được tấm bản vẽ súng Laser, nhưng mà bọn họ không có năng lực đem súng Laser trên giấy chế tạo ra.

Cho dù Nhạc Trọng lúc này cũng không có năng lực chế tạo vũ khí như vậy.Trong Thiên Đường Thần Quốc đẳng cấp sâm nghiêm, bài danh của Đạt Tư trong thần sứ cũng nhờ vậy mà tăng lên, như vậy địa vị và tài nguyên hắn đạt được tăng lên nhiều.Oanh!Thời điểm Đạt Tư hưng phấn cười to thì cánh cửa kim loại trực tiếp nổ tung, Nhạc Trọng đi nhanh qua cửa kim loại, hắn liếc thấy bản vẽ trong tay của Đạt Tư.- Đây là bản thế kế siêu sản phẩm vượt thời đại khoa học kỹ thuật hiện giờ, nếu rơi vào trong tay của Thiên Đường Thần Quốc thì quá nguy hiểm.Nhạc Trọng nhìn qua bản vẽ màu xanh da trời và hai mắt ngưng trọng.

Loại thiết kế siêu việt khoa học kỹ thuật này rơi vào trong tay người bình thường chính là giấy lộn, nhưng mà rơi vào tay của Thiên Đường Thần Quốc là thế lực lớn có khoa học kỹ thuật tích lũy siêu cấp thì nhanh chóng chuyển hóa thành sức chiến đấu cường đại.Nhạc Trọng tâm niệm vừa động vung tay lên phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm khủng bố giống như phong bạo bay qua phía Đạt Tư.- Giải quyết hắn!Đạt Tư biến sắc, lui ra phía sau hai bước, phát động kỹ năng cấp hai thao túng sắt thép, vô số vách tường, máy tính, các loại đồ điện trực tiếp vỡ tan, hóa thành từng mảnh thép ngăn cản.Đồng thời vô số sắt thép ngưng tụ thành từng viên bi thép lao tới chỗ Nhạc Trọng, chúng giống như những viên đạn pháo bắn qua phía Nhạc Trọng, từ bốn phương tám hướng cuốn qua phía Nhạc Trọng.Một kích này của Đạt Tư uy lực khủng bố cơ hồ không có bao nhiêu người tiến hóa ngăn cản được.

Dưới công kích toàn phương vị này, cho dù người tiến hóa lượng, nhanh nhẹn như Điền Hạo cũng bị bắn thành cái sàng, phấn thân toái cốt.Từng đạo thánh quang màu trắng bao phủ lấy người của Đạt Tư, làm cho sáu thuộc tính của hắn tăng cao, đây chính là kỹ năng cấp 30 của Thánh kỵ sĩ mà hắn lĩnh ngộ ra, thánh quang kỵ sĩ.

Sáu thuộc tính của hắn tăng lên cao, sức chiến đấu của hắn tăng lên ngoài 30%.Chính là vì lực lượng của thần sứ Thiên Đường Thần Quốc như nhau, mỗi một người đều có được thực lực phá hủy một doanh tinh nhuệ, chiến lực ngập trời.

Chính là vì như thế Thiên Đường Thần Quốc mới phái một trăm tên lính đặc chủng và Đạt Tư một gã thần sứ đến đây tiến công một hầm ngầm có hơn chín vạn người sống.Nhạc Trọng thúc dục ma viêm đánh lên những tấm thép đang bay tới, hòa tan.

Những tấm thép này không ngừng đánh lên thuẫn ánh sáng trước người của Nhạc Trọng, không ngừng phát ra âm thanh ma sát của kim loại.Nhạc Trọng nhìn qua từng tường thép trước mặt bị hòa tan.- Gia hỏa thật mạnh!

Đáng tiếc, kỹ năng ma viêm của mình không đạt tới cấp hai, nếu không thì phá hủy tường thép quá dễ dàng.Nhạc Trọng lúc này chỉ có triệu hoán hắc ám khô lâu là kỹ năng cấp hai.

Bạch cốt sức chiến đấu hết sức kinh người, nhưng mà cũng làm cho bản thân của Nhạc Trọng không có nắm giữ kỹ năng cấp hai lực chiến đấu cường đại.

Hắn nắm giữ kỹ năng ma viêm tuy có được +4 cường hóa, nhưng mà so với kỹ năng cấp hai thì yếu hơn nhiều.- Phải giết sạch bọn chúng!Nhạc Trọng sát cơ hiện ra, trong hư không xuất hiện cái độn, bạch cốt từ trong động này nhảy ra ngoài, cầm búa màu đen bổ lên tường thép.Nương theo âm thanh kim loại ma sát, từng bức tường thép bị bạch cốt bổ ra cái động.Bạch cốt một kích bổ ra một mặt tường thép, chợt giống như ma thần không ngừng huy động búa liên tục bổ ra một tường thép khác.- Thật là lợi hại!

Hắn là nhân vật nào mà pha hủy tường thép dễ dàng như vậy?Đạt Tư nhìn bạch cốt liên tục chém thủng tường thép do hắn ngưng tụ, tâm niệm thay đổi thật nhanh, hắn dùng thân thể sắt thép cao ba mét này đi lên muốn tiêu diệt bạch cốt.Đạt Tư ngưng tụ sắt thép thành áo giáp, ngưng tụ sắt thép thành tường cũng tiêu hao nhiều tinh thần và thể lực, nếu như không có thánh quang thủ hộ là kỹ năng mạnh mẽ ủng hộ, hắn căn bản không cách nào chèo chống quá lâu.Kỹ năng càng mạnh mẽ thì cần tiêu hao tinh thần lực, thể lực càng nhiều, kỹ năng cấp hai uy lực mạnh mẽ, nhưng mà tiêu hao cũng cực lớn, nếu như vẫn không cách nào tiêu diệt được Nhạc Trọng cùng bạch cốt, thể lực, tinh thần lực của Đạt Tư sẽ hao hết.Trên người của Đạt Tư ngưng tụ một tấm thép nặng vượt qua hai tấn, sức nặng này cho dù tố chất thân thể của hắn mạnh hơn mười lần cũng không ôm nổi, nhưng mà tấm thép này do hắn lợi dụng kỹ năng ngưng tụ ra nên dùng dễ dàng, những sức nặng này không có tác dụng với hắn.

Hắn không ảnh hưởng chút nào, hành động như gió đi vào bước lên đấm ra một quyền như thái sơn áp đỉnh vào bạch cốt.Một quyền của Đạt Tư mang theo thế năng vượt qua hai tấn, cho dù là một con voi cũng bị quyền này của hắn đánh chết.

Quyền vương của thế giới bị hắn đánh bại, hắn dũng mãnh tuyệt luân, không ai địch nổi.Bạch cốt giơ búa lớn lên ngăn cản một cái, đồng thời thân thể có vô số gai nhọn đâm lên người của Đạt Tư.Nương theo âm thanh vô cùng kịch liệt, gai xương bén nhọn đâm lên sắt thép do Đạt Tư hóa thân đâm vào, nhưng mà không cách nào đâm xuyên qua tầng ngoài sắt thép của Đạt Tư.Đạt Tư một quyền đánh lên búa của bạch cốt bạo phát uy lực mạnh mẽ, bạch cốt cũng bị một quyền này đánh khảm lên trên vách tường của hầm ngầm, rất nhiều xương cốt đều lõm vào, vặn vẹo.

Một quyền của Đạt Tư so với người tiến hóa lực lượng sử dụng kỹ năng còn mạnh mẽ hơn nhiều, cơ hồ cận chiến vô địch.Ở chỗ khác, Nhạc Trọng cầm lấy gai độc, lập tức bắn ra sáu phát, sáu gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc bị bắn nổ đầu.Nhạc Trọng nhưmột mũi tên bước lên trước đột nhập vào trận địa của sáu gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc còn sót lại, hắn hai mắt ngưng tụ Khủng Cụ Thuật, từng đạo sóng tinh thần cường hoành khuếch tán ra chung quanh, dưới tinh thần lực mạnh mẽ của Khủng Cụ Thuật ăn mòn, sáu gã tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lập tức té xủi.Nhạc Trọng trong tay cầm Ngạc Nha Cứ Nhận chém lên người của đám chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc mất đi sức chiến đấu, chém thành nhiều khối.Sáu tên chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc này là cao thủ trên cấp 40, đều có sức chiến một trận với Nhạc Trọng, nhưng mà bọn họ đều là người cường hóa lực lượng, nhanh nhẹn bình thường, tinh thần thuộc tính tương đối thấp, căn bản không ngăn được Khủng Cụ Thuật ăn mòn.- Đồ con chó người Hoa khốn khiếp.

Tao sẽ đánh mày thành bánh thịt!Đạt Tư nhìn qua sáu tên tùy tùng bị Nhạc Trọng toàn diệt thì trong lòng giận dữ bước lên một bước dài, giống như ma thần một quyền đánh lên người của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ tốc độ thoáng cái còn nhanh hơn cả Thiểm Điện cấp hai, hắn giống như gió nghiêng qua một bên, né qua một kích tất sát, đồng thời tay phải của hắn ngưng tụ trường mâu ma viêm, ném qua đầu lâu của Đạt Tư.- Cánh cửa sắt thép!Đạt Tư tâm niệm vừa động, trước người của hắn hiện ra một cánh cửa sắt thép ngăn cản thường mâu ma viêm, đồng thời ở phía sau có sắt thép bay tới gia cố thân thể của hắn.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 695: Hủy Cơ. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrường mâu ma viêm đâm lên cánh cửa sắt thép và đốt nó nóng rực, lập tức đốt cháy một cái động lớn trên cánh cửa sắt thép và đâm qua phía Đạt Tư.Đạt Tư thúc dục kỹ năng cánh cửa sắt thép lăng không hiện ra, sau khi ngăn cản trường mâu ma viêm lao tới thì sụp đổ.- Đi chết đi!Thời điểm Đạt Tư vừa mới ngăn cản trường mâu ma viêm của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng giống như quỷ mị xuất hiện ở sau lưng của Đạt Tư và vung tay lên, một đoàn hỏa diễm phong bạo bao phủ thân thể sắt thép của Đạt Tư hoàn toàn.- Ah!!

Ah!!Đạt Tư đang ở trong cự nhân sắt thép bị ma viêm thiêu đốt thì thống khổ rống lên, áo giáp sắt thép này có thể ngăn cản công kích vật lý, thế nhưng mà ngọn lửa kia đốt lên người của hắn sẽ biến hăn thành than.Sau khi thét lên hai tiếng, trong áo giáp của mình, Đạt Tư bị đốt thành than cốc, sau đó từng tấm thép nặn nề rơi xuống..Nhạc Trọng sử dụng Ngạc Nha Cứ Nhận trực tiếp chém qua áo giáp của Đạt Tư lấy trang bị thần ma và tấm bản vẽ súng Laser cầm vào trong tay.Kim Thắng Huyễn và đám lãnh đạo của hầm ngầm này nhìn nhau vài lần, chợt phân ra hai người đi lên nhặt trang bị trên thi thể của chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc.Chỉ thấy ánh đao lóe lên, hai bàn tay của hai tên này bị chém đứt.- Ah!Đau quá!Đau quá!Hai người kia nhìn bàn tay đứt của mình ra rên rỉ thống khổ.Sắc mặt Điền Hạo lạnh như băng bước đi lên.Kim Thắng Huyễn vừa nhìn thấy Điền Hạo thì sắc mặt vui vẻ lớn tiếng nói:- Là mày!Điền Hạo!Mày tới thật vừa vặn!

Bắt thằng này lại, chỉ cần mày bắt thằng này lại thì tao sẽ cho mày biết tung tích của em gái mày ở đâu.Trên mặt của Điền Hạo hiện lên thân sắc dữ tợn, một đao chém xuống, trực tiếp đem Kim Thắng Huyễn chém thành hai đoạn:- Kim Thắng Huyễn!

Mày là súc sinh, người nhà của mày cũng là súc sinh.

Bọn mày giết em gái của tao, còn gạt tao làm tay chân của bọn mày.

Đi chết đi, cặn bã!Kim Thắng Huyễn bị chém thành hai khúc còn mang theo vẻ hoảng sợ trên mặt, vô số máu tươi từ trong thân thể của hắn bắn ra ngoài, các loại nội tạng rơi đầy đất.

Một trưởng quan của hầm trú ẩn lấn nam bá nữ lại bị Điền Hạo giết.- Đừng giết chúng tôi!Tất cả đều là do Kim Thắng Huyễn hắn một mình làm ra, không liên quan tới bọn tôi!- Điền Hạo, anh giết người, anh điên sao?"..."

Nhìn thấy Kim Thắng Huyễn tại bị chém thành hai khúc, những tên vốn là lãnh đạo sắc mặt biến thành tro tàn, nhao nhao mở miệng hoặc là chỉ trích, hoặc là cầu xin tha thứ.Hồ Hải đi tới chỗ đám lãnh đạo kia và cười lạnh, nói:- Điền Hạo, những thằng này khôn phải thứ gì tốt.

Trừ Trường Thành, Mã Tiêu hai người này ra, còn lại tất cả đều là rác rưởi, cặn bã.

Cơ hồ thường xuyên cùng chơi nữ nhân với nhau, đem những nữ nhân kia giày vò đến chết đi sống lại, đều là đám súc sinh này cả!Trên có người tốt, hạ mới yên ổn.

Sở vương thích eo nhỏ, trong nội cung nhiều người chết đói.

Có dạng thủ lĩnh gì thì sẽ có dạng bộ hạ đó.

Kim Thắng Huyễn là kẻ có sở thích biến thái, tra tấn nữ nhân, đám nhân vật chung quanh hắn đa số là như vậy.

Truyền thống của Trung Hoa chính là tất cả vây quanh lãnh đạo, phụ trách cho lãnh đạo.

Nhưng mà trong đám lãnh đạo này chỉ có hai người là không nhúng tràm, những người còn lại thường xuyên cùng Kim Thắng Huyễn lăng nhục nữ nhân.- Tao giết đám súc sinh bọn mày.Vừa nghĩ tới em gái của mình có khả năng bị đám lão đầu trung niên này lăng nhục, trong mắt Điền Hạo hiện ra hung quang và cầm Hắc Nha Đao thoáng cái tiến vào trong đám người chém lung tung.Một đám lãnh đạo hầm trú ẩn này bị Điền Hạo chém giết, máu tươi cùng thi thể nhuộm đỏ cả khu vực.Còn sót lại Trương Thành, Mã Tiêu hai người đều thối lui tới một góc, lạnh run nhìn qua Điền Hạo đang nổi điên.Nhạc Trọng nhìn thấy Điền Hạo hai mắt đỏ thẫm và thần sắc điên cuồng, nói:- Đủ rồi, dừng lại cho tôi!

Anh đã bóa thù rồi, từ giờ phải nghe lệnh của tôi!- Vâng!Điền Hạo bị Nhạc Trọng quát lớn, lúc này mới khôi phục lý trí, yên lặng đứng sau lưng của Nhạc Trọng, lúc này trong mắt của hắn chớp động ánh mứt như tro tàn, cũng không có quá nhiều dục vọng muốn sống.

Ở trong tận thế, hắn đã không có gì lo lắng, hắn hiện tại vì mệnh lệnh mà sống.- Đem cameras giám thị bên ngoài cho tôi xem!Nhạc Trọng nhìn Hồ Hán ra lệnh.- Vâng!

Nhạc lão đại!Hồ Hán cung kính ứng một tiếng, nhìn qua mấy người kia ra lệnh:- Đi đem cameras điều tra đưa cho Nhạc lão đại xem!Mấy người tiến lên thao túng cameras giám sát bên ngoài.Chỉ thấy bên ngoài Dương huyện có quân của Vạn Hùng Hội đã đánh tan Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội bộ, nữ nhân của Băng Tuyết cung và chiến sĩ của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội đều đang lẩn trốn , sụp đổ, tử thương vô số.Trên bầu trời, mười hai khung trực thăng vũ trang hổ thưc cũng bị phá huỷ bảy chiếc, chỉ còn lại năm chiếc.

Trực thăng vũ trang là binh khí chiến tranh uy lực lớn, nhưng mà người cường hóa cao cấp có thủ đoạn phá hủy nó. (Mấy chương trước tác giả ghi 10 chiếc trực thăng, chắc là ghi lộn nên mới thành 12 chiếc)Nhạc Trọng cũng có thể ngưng tụ ma viêm một kích tiêu diệt trực thăng vũ trang, đương nhiên thể lực, tinh thần lực tiêu hao tuyệt đối không nhỏ.

Không có vũ khí thích hợp, muốn đối phó trực thăng vũ trang trên trời là quá khó khăn.Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:- Lập tức liên hệ với thành phố Quý Trữ cho tôi!Trong căn cứ ngầm này cũng không thiếu radio liên lạc.- Vâng!Hồ Hán nhận được mệnh lệnh chợt ra lệnh cho thủ hạ.Liên hệ rất nhanh được nối, Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh cho bên kia:- Tôi là Nhạc Trọng!

Vị trí của tôi hiện tại ở Dương huyện.

Tôi lệnh cho sư bọc thép thứ nhất, doanh thứ hai, doanh đệ ba lập tức xuất động, đến Dương huyện trợ giúp.

Ba doanh do Hồ Nghị tiến hành chỉ huy thống nhất.- Vâng!

Thủ lĩnh!Ở bên kia truyền ra âm thanh của Vệ Trữ Quốc.Vệ Trữ Quốc trung thành và tận tâm với Nhạc Trọng, năng lực của hắn tương đối bình thường, nhưng mà tư lịch đủ, lại trung tâm, bởi vậy Nhạc Trọng rời đi thì trên cơ bản chức thủ lĩnh do hắn tạm thời đảm nhiệm.Nhạc Trọng nhìn qua Điền Hạo, Hồ Hán ra lệnh:- Điền Hạo!

Anh và Hồ Hán ở chỗ này khống chế cả khu hầm ngầm này.

Hồ Hán, anh tổ chức nhân thủ đem mười hai khung trực thăng vũ trang kia bảo vệ cẩn thận, ngay cả người điều khiển cũng canh giữ cẩn thận.Hồ Hán vừa mới đầu hàng Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng không dám quá mức tin tưởng tên tiểu nhân thay đổi thất thương này, hắn phải xếp Điền Hạo ở bên nười Hồ Hán mới yên tâm.- Vâng!Hồ Hán cùng Điền Hạo hai người cung kính đáp.Hồ Hán nhìn thấy Nhạc Trọng dễ dàng điều động đại quân, trong nội tâm có chút suy nghĩ không tốt bị nghiền nát không còn, không dám làm ra mấy chuyện loạn thất bát tao.Nhạc Trọng bản thân mạnh mẽ như thế, nếu dưới trướng của hắn quá quân đội, Hồ Hán cho dù mang binh tạo phản cũng chỉ có một con đường chết.

Hơn nữa Hồ Hán từ hôm nay sau trận chiến này cũng nhìn ra Nhạc Trọng cũng không phải là thế hệ nhân từ nương tay, nếu hắn phản loạn, chỉ sợ kết cục rất thảm,30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 696: Hủy Cơ. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nói:- Điền Hạo, anh phái người đi thông tri cho Tiết Trữ, bảo nàng đi tới đây tị nạn.Vạn Hùng Hội đã đánh tan Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cùng Băng Tuyết cung hai thế lực lớn, chắc chắn sẽ đánh chiếm Dương huyện, trên biệt thự của Dương huyện không còn an toàn.Điền Hạo đáp:- Vâng!Sau khi an bài hoàn toàn, Nhạc Trọng vung tay một chiếc mô tô hiện ra trước người của hắn, hắn xoay người ngồi lên mô tô phóng như điên ra ngoài.

Hiện tại cục diện đã gần sụp đổ, hắn nghĩ phải phá tan đám trực thăng mới được.Nhạc Trọng cưỡi nhanh mô tô thoáng cái lao ra ngoài, chỉ thấy ở bên ngoài Dương huyện lúc này đã lâm vào hỗn loạn, đại lượng tên côn đồ đang đốt cướp hiếp, cảnh tượng giống như địa ngục.Cho dù là ở địa phương nào, lúc nào, một khi phát sinh náo động, đốt cướp hiếp giết sẽ diễn ra.

Chính là vì như thế trước tận thế chính phủ mới cường điệu ổn định an ninh trật tự.Bạo loạn này Nhạc Trọng gặp nhiều, mỗi khi có thế lực sụp đổ đều diễn ra, lúc này trong tay của Nhạc Trọng không có binh, hắn một mình căn bản không ngăn bạo loạn được.- Đều tiến vào trong hầm ngầm!Kẻ bạo loạn sẽ giết không tha!Nhạc Trọng cầm súng tiểu liên 05 bắn chết đám người bạo loạn sau đó rống to lên.Nghe được âm thanh của Nhạc Trọng thì người sống sót trong Dương huyện như con ruồi không đầu lập tức lao thẳng vào trong hầm ngầm trú ẩn.Trong Dương huyện có hai vạn người sống sót, trong mặt đất hầm ngầm còn có chín vạn người nữa.

Trên thực tế hầm ngầm này là một khu vực khổng lồ, có thể dung nạp gần hai mươi vạn nhân khẩu.

Nhưng mà vì cam đoan tự túc tự cấp cho nơi này, điều kiện sinh hoạt, cùng tăng thời gian giảm xóc cho Dương huyện, bởi vậy Kim Thắng Huyễn thời còn đương quyền cũng không cho toàn bộ người sống sót tiến vào.Nhạc Trọng mới vừa tới Dương huyện thì nhìn thấy một đám tàn binh bại tướng chạy về cửa Dương huyện, rất nhiều bại binh thậm chí ngay cả súng cũng vứt.Gần hơn một ngàn tên bại binh lách vào cửa ra vào của Dương huyện, tự chà đạp tử thương vô số, vi tranh đoạt vừa trốn chạy cơ hội, bọn hắn thậm chí trực tiếp nổ súng bắn chết chính mình trước khi chiến hữu.- Cút ngay!Cút ngay!

Đừng ngăn cản lão tử, coi chừng lão tử xử bắn các người!Một gã bại binh quan quân mang theo hai mươi mấy tên chiến sĩ xông qua phía Nhạc Trọng và gầm lên, đồng thời nhấc súng lên chỉa vào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng như mũi tên bước lên, một tay đập bay khẩu súng ngắn của tên quan quân, sau đó dùng gai độc chỉa vào đầu của tên quan quân và nói:- Tôi là Nhạc Trọng, hiện tại các người bị hợp nhất, lập tức trên báo tên, quân chức.

Nếu không tôi trực tiếp bắn nát đầu.Âu Trường Giang đầu đầy mồ hôi luôn miệng nói:- Tôi tên là Âu Trường Giang, liên trưởng Đại Trung Hoa Đồng Minh hội doanh thứ ba.

Tôi nguyện ý đầu hàng!Âu Trường Giang vốn cũng không phải là người xương cứng, hắn vô cùng sợ chết nên đầu hàng Nhạc Trọng.

Hắn cũng nhìn thấy các mặt xã hội, thoáng cái nhận ra thực lực của Nhạc Trọng không phải là hắn chống lại.Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:- Lập tức mang theo người của mình thu nạp bại binh!

Người phản kháng trực tiếp xử bắn!- Vâng!Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Âu Trường Giang kiên trì mang theo đám bại binh thu nạp tàn binh.Lúc này những bại binh chính là ở trạng thái quần long vô thủ, Âu Trường Giang thu nạp thì bọn họ lập tức đi tới.- Phi cơ trực thăng đến!Đúng lúc này trong đám người có âm thanh vô cùng hoảng sợ kêu to lên, lập tức đám người ở cửa Dương huyện lập tức lâm vào hỗn loạn.

Tất cả mọi người vì tranh đoạt đường sống mà không tiếc ra tay với đồng bạn.- Đồ khỉ da vàng khốn kiếp, đều đi chết đi!Một trực thăng vũ trang do người của Thiên Đường Thần Quốc điều khiển nhìn qua đám người tụ tập ở cửa ra vào và cười to lên.Đạn súng máy hạng nặng trên trực thăng không ngừng nhả đạn, trực tiếp nhắm vào đám người này, giống như sủi cảo rơi vào sông đào.- Ha ha!Ha ha!Tên người điểu khiển nhìn thấy đám người ở cửa chết và tổn thương thì cười to như điên.

Chiến tranh có thể làm cho người ta trở nên điên cuồng.Đúng lúc này Nhạc Trọng thoáng cái nhảy lên tường thành, trong tay ngưng tụ trường mâu ma viêm, trường mâu ma viêm đâm thủng trực thăng vũ trang, trực tiếp làm nổ tung trực thăng, hai tên người lái cũng chết cháy.Thời điểm này trực thăng vũ trang biến thành quả cầu lửa rơi xuống đất và nổ tung một cái thật mạnh mẽ.- Thật mạnh!Nhìn thấy Nhạc Trọng một kích phá hủy trực thăng vũ trang, tất cả bại binh của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội trong nội tâm sinh ra suy nghĩ quay đầu lại, rất nhiều bại binh đều hướng về phía Nhạc Trọng mà di động.

Trong loạn thế này thì chỉ có ở bên cạnh cường giả mới cảm thấy an toàn.Đột nhiên lúc này một băng chùy cực lớn bay qua, thoáng cái xuyên qua giáp bảo vệ của trực thăng đâm thẳng vào bàn điều khiển, băng hàn chi lực khuếch tán, đem hai tên lái máy bay này đóng thành băng.Chiếc trực thăng vũ trang hổ thức này không có người điều khiển thoáng cái biến thành sắt vụn.Đột nhiên một viên đạn trải qua kỹ năng cường hóa súng bắn xuyên qua lớp kính thủy tinh chống đạn của trực thăng bắn vào bên trong, lực nổ tung khủng bố thoáng cái nổ chết hai tên điều khiển máy bay, làm cho chiếc trực thăng này thoáng cái rơi xuống đất nổ tung.Bỗng chốc bị phá hủy ba chiếc trực thăng vũ trang, còn sót lại hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức không rõ nhận được lệnh gì, thoáng cái quay đầu rời khỏi chiến trường.Mười hai chiếc trực thăng vũ trang khủng bố đánh tan chủ lực của Băng Tuyết cung, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, đồng thời giết không ít người cường hóa, cao thủ, nhưng mà đạn dược bản thân cũng sắp tiêu hao hết.

Vừa nhận được lệnh của Thiên Đường Thần Quốc thì hai chiếc trực thăng vũ trang này nhanh chóng rời khỏi chiến trường.Nhạc Trọng nhìn thấy hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức này rời khỏi chiến trường thì trong lòng thở dài một hơi.

Hắn ở dưới hầm chiến đấu với Đạt Tư tiêu hao nhiều thể lực và tinh thần, muốn tiếp tục vận dụng kỹ năng phá hủy trực thăng vũ trang chỉ sợ qua một hồi hắn có khả năng vẫn lạc trên chiến trường.Trong lòng của Nhạc Trọng đột nhiên sinh ra dự cảm vô cùng nguy hiểm, hắn phát động kỹ năng Ảnh Bộ, giống như quỷ mị tránh né qua phương xa.Oanh!

Oanh!Nương theo đó là hai tiếng nổ mạnh kinh thiên động địa, hai quả đạn pháo của pháo tự hành 122 li nổ gần chỗ Nhạc Trọng, lực nổ tung khủng bố lập tức thôn phệ Nhạc Trọng.- Không thể nào!

Hắn chết sao?- Hắn sẽ không cứ như vậy chết đi chứ!"..."

Âu Trường Giang và đám bại binh mà Nhạc Trọng vừa thu nạp nhìn qua hướng của Nhạc Trọng, trong mắt hiện ra vẻ tuyệt vọng và phức tạp.

Cơ hồ không có người nào có thể trong nổ tung mạnh như vậy mà còn sống, cho dù là người tiến hóa cao cấp cũng không cách nào làm được.Bụi mù tán đi, một đạo quang thuẫn ảm đạm hiện ra, thoáng cái rơi xuống mặt đất, Nhạc Trọng thu hồi quang thuẫn lại, trực tiếp nhảy ra khỏi hố nổ tung này.- Thủ lĩnh vô địch!- Nhạc lão đại vạn tuế!"..."

30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 697: Loạn Chiến.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhìn thấy Nhạc Trọng từ trong cái hố nổ to như vậy nhảy ra ngoài, Âu Trường Giang cùng với với trăm tên bại binh bên cạnh hắn hoan hô to lớn.

Trong mắt bọn họ Nhạc Trọng từ trong nổ tung mạnh như vậy mà không chết, như vậy đó là thủ lĩnh vô địch trong mắt của bọn họ, cơ hội sinh tồn của bọn họ càng lớn- Chút nữa là xong rồi!Nếu không có quang thuẫn, cho dù là mình cũng bị trọng thương!Nhạc Trọng nhớ lại chuyện lúc nãy mà cảm thấy sợ hãi.

Nếu như không có quang thuẫn bảo vệ, bản thân của Nhạc Trọng bản trong vụ nổ vừa rồi không chết cũng trọng thương.

Hắn tuy đã dự cảm được nguy hiểm và bỏ chạy đi, nhưng mà phạm vi nổ tung do pháo kích quá lớn, hắn mạnh hơn nữa cũng không cách nào trong nháy mắt chạy ra khỏi phạm vi đó được.Nhạc Trọng một kích phá hủy một chiếc trực thăng vũ trang, dưới trọng pháo oạnh kích mà còn sống sót đi ra ngoài thì bại binh Đại Trung Hoa Đồng Minh hội lập tức sĩ khí tăng lên thật cao, đại lượng bại binh bị Nhạc Trọng thu nạp, hắn rất nhanh thu được khoảng ba trăm bại binh.Nhưng mà bại binh dù nói thế nào cũng là bại binh, trong ba trăm bại binh này chỉ có một trăm hẩu súng trường, chừng hai ngàn viên đạn.

Đồng thời sĩ khí cũng không thế tăng cao.- Âu Trường Giang, anh dẫn người đi qua bên kia thu nạp bại binh!

Tôi đi phá hủy trận địa pháo binh của Vạn Hùng Hội.Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua Âu Trường Giang ra lệnh.Trong Vạn Hùng Hội có trọng pháo uy hiếp Dương huyện quá lớn, đạn pháo oanh xuống giống như thiên băng địa liệt, chỗ pháo kích toàn bộ không còn lại gì.Trong Dương huyện thì tố chất lính của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội hoàn toàn quá kém, ngay cả tố chất cũng không ra cái gì.

Dù có súng trong tay thì bọn họ vẫn là ô hợp, pháo kích đả kích nghiêm trọng sĩ khí của bọn họ, nếu như Vạn Hùng Hội tiếp tục pháo kích, chỉ sợ sĩ khí không còn và lập tức tan rã ngay lập tức.Âu Trường Giang nhìn Nhạc Trọng trong nội tâm nhiệt huyết tuôn trào, nói:- Vâng!

Tôi biết rõ!

Thủ lĩnh!

Tôi tuyệt đối sẽ giữ vững vị trí, tôi cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!Âu Trường Giang cảm thấy đi theo cường giả như Nhạc Trọng thì cuộc sống sau này chắc chắn sẽ tốt hơn, cho nên hắn vô cùng quả quyết.

Hắn ở trong Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng là một gã nam nhi nhiệt huyết, trước tận thế cũng là trung đội trưởng trong quân.

Nhưng mà thủ trưởng của hắn bị trực thăng vũ trang làm hoảng sợ bỏ chạy, vô số bại binh trùng kích, hắn cũng chỉ có thể mang theo huynh đệ của mình bỏ chạy mà thôi, hiện tại đi với Nhạc Trọng thì nhiệt huyết của hắn cũng được nhen nhóm.Âu Trường Giang lúc này thu nạp bại binh, một bên chỉ huy bộ hạ phân tán những yếu đạo giao thông và cứ điểm hỏa lực.Nhạc Trọng thoáng cái nhảy ra khỏi tường thành và mang theo bạch cốt đi tới trận địa trọng pháo của Vạn Hùng Hội.Lúc này Đại Trung Hoa Đồng Minh hội đã tan tác, Vạn Hùng Hội đang không ngừng công kích bại binh, không ngừng có chiến sĩ Đại Trung Hoa Đồng Minh hội chết trong tay của chúng.- Ồ!

Thậm chí còn có người như vậy!Nhạc Trọng trông thấy có người mang theo binh lính tấn công vào cứ điểm công sự của Vạn Hùng Hội.Đám chiến sĩ này đã bị giết một nửa, nhưng mà bọn họ vẫn bưu hãn không sợ chết, tử chiến không lùi.

Chính một doanh của của bọn họ không ngừng tấn công quân của Vạn Hùng Hội liên tục bại lui.Bởi vì có những chiến sĩ tinh nhuệ này, Đại Trung Hoa Đồng Minh hội lúc này mới dám ra khỏi thành đánh một trận, nhưng mà đám chiến sĩ còn lại là bao cỏ, trực thăng vũ trang lại quá mức hung mãnh, cho nên bọn họ bị đánh tan tác.- Đây chính là liên tinh nhuệ!

Có thể so với tinh nhuệ dưới trướng của mình. như thu phục được chi quân đội này, mình sẽ có một chi quân lính cường hãn.Nhạc Trọng nhìn cái kia đại đội con mắt sáng ngời, hướng về bên kia tiến lênTuy nhiên bị đánh cho tàn phế, thế nhưng mà bọn họ nòng cốt vẫn còn, tinh thần vẫn còn, chỉ cần bỏ tân binh vào huấn luyện một thời gian ngắn, sau đó lại đánh mấy trận chiến, Nhạc Trọng có thể đào tạo ra một chi tinh nhuệ mới.Một người bên kia nhắm vào Nhạc Trọng bắn và hét to lên.- Đclmm!

Lại đây!

Các huynh đệ, làm chết những tên ngoại quốc vương bát đản này đi!Trong nháy mắt vô số viên đạn bắn qua phía Nhạc Trọng.Trước mặt Nhạc Trọng hiện ra vô số viên đạn:- Đừng nổ súng!

Tôi là minh hữu của các người, Nhạc Trọng.

Bây giờ tôi xông vào phá hủy trận địa pháo binh của Vạn Hùng Hội.

Các ngươi có thể trở về hỏi Âu Trường Giang về tôi, tôi hy vọng chúng ta sau này sẽ kề vai chiến đấu.Nói xong Nhạc Trọng lập tức quay người nhìn qua hướng của Vạn Hùng Hội và tiến lên.

Chỉ thấy chi bộ đội trước mặt rất cảnh giác, trong thời gian ngắn hắn cũng không chắc thu phục được đối phương.

Còn không bằng liên thủ giải quyết Vạn Hùng Hội là uy hiếp lớn sau đó so đo sau.Tên sĩ quan kia nhìn qua bóng lưng của Nhạc Trọng và khẽ cau mày, bất định nói:- Nhạc Trọng?

Chẳng lẽ là thủ lĩnh thành phố Quý Trữ Nhạc Trọng sao?

Tại sao hắn ở chỗ này?Nhạc Trọng quay đầu không lâu thì hơn mười tên chiến sĩ của Vạn Hùng Hội xông qua phía hắn.Nhạc Trọng như mũi tên xông lên phía rước, bên người có ánh đao rét lạnh hiện ra, hơn mười người Vạn Hùng Hội bị chém thành từng khối.Nhạc Trọng cùng bạch cốt hai sát thần giết vào trong trận địa của Vạn Hùng Hội và gió tanh mưa máu hiện ra ngoài, không ai có thể chống đở được một kích của bọn họ.Không đến mười phút, thì có hơn trăm tên chiến sĩ Vạn Hùng Hội trực tiếp chết ở trong tay của Nhạc Trọng cùng bạch cốt, cơ hồ làm cho sĩ khí Vạn Hùng Hội sụp đổ.Những tên chiến sĩ Vạn Hùng Hội nhìn thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt chợt thì nhượng bộ lui binh và trong mắt tràn ngập sợ hãi, không dám công kích, sợ Nhạc Trọng tiến lên giết bọn họ.Nhạc Trọng cùng bạch cốt rất nhanh giết vào trong trận địa pháo binh của Vạn Hùng Hội.Nhạc Trọng tiến tới trận địa pháo binh của Vạn Hùng Hội thì nhìn thấy từng mảnh rét lạnh, nhiệt độ chung quanh cơ thể giảm xuống không độ, nhìn thấy Thượng Quang Băng Tuyết dung nhan tuyệt thế, dáng người gợi cảm của Băng Tuyết Cung.- Là ai?

Nữ nhân quá đẹp!Nhạc Trọng nhìn thấy Thượng Quan Băng Tuyết thì hai mắt tỏa sáng.

Đơn thuần dung nhan cùng dáng người, Thượng Quan Băng Tuyết tuyệt đối là nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần.Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ, Quách Vũ, Trác Nhã Đồng, Tân Giai Nhu, Trữ Vũ Hân...

Là những nữ nhân tuyệt sắc, có được dung nhan tuyệt sắc nhưng không thể sánh bằng Thượng Quan Băng Tuyết.

Đương nhiên Trần Dao các nàng so với Thượng Quan Băng Tuyết tối đa chỉ kém ở dung mạo một chút mà thôi, đồng dạng là mỹ nhân tuyệt sắc.

NHưng mà dáng người lồi lõm của Thượng Quan Băng Tuyết không giống người thường.Lúc này ở trong trận địa pháo binh, tất cả pháo binh đã biến thành băng điêu, hai chiếc pháo tự hành 122 li cũng đóng băng, chỉ có Thượng Quan Băng Tuyết một người đứng ở đây như tiên tử băng tuyết mà thôi.Thượng Quan Băng Tuyết cũng nhìn thấy Nhạc Trọng cùng bạch cốt đã đến, trong mắt đẹp của nàng tràn ngập hàn ý, ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Nhạc Trọng đi tới.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 698: Nghịch Chuyển Cuộc Chiến.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSong phương đối mặt với nhau, Thượng Quan Băng Tuyết lập tức quay người nhảy qua phương xa.

Nàng trải qua chiến đấu kịch liệt cho nên trạng thái cũng không tốt, nàng cũng không có mười phần nắm chắc đánh bại Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn thấy Thượng Quan Băng Tuyết lui bước, cũng không có đuổi theo mà lập tức nhảy vào đám người của Vạn Hùng Hội.- Giết hắn!Một tên đại đội trưởng nhìn qua Nhạc Trọng đang lao tới bọn họ thì rống lên.Vô số đạn như mưa bắn qua Nhạc Trọng, bạch cốt đang phóng qua phía mình.Nhạc Trọng lúc này đã bộc phát toàn lực cho nên tốc độ như quỷ mị, người bình thường rất khó bắt được quỹ tích di động của hắn.

Ở chỗ khác bạch cốt càng đao thương bất nhập, viên đạn không cách nào làm hắn bị thương mảy may.

Hai người thoáng cái đột nhập vào tinh nhuệ của Vạn Hùng Hội, ánh đao chớp động, gai xương đâm loạn, từng mảng lớn máu thịt bay lên, đại lượng chiến sĩ chết dưới tay hai người này.- Quái vật!Quái vật!Không nên giết tao!

Tao không muốn chết!- Đừng giết tôi!

Đừng giết tôi!"..."

Không tới mười phút, tinh anh của Vạn Hùng Hội đã bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt giết hơn phân nửa quân đội, trực tiếp làm sĩ khí của đám tinh anh này sụp đổ, đại lượng chiến sĩ Vạn Hùng Hội trực tiếp tan tác chạy trốn.Đối mặt Nhạc Trọng, bạch cốt là cường giả giết không chết, cho dù là tinh nhuệ thì sĩ khí cũng sụp đổ.Lúc này chủ lực của Vạn Hùng Hội đang truy kích lính của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Băng Tuyết cung bốn phía cũng chỉ có thể vọt qua chi viện cho bên này.Nhạc Trọng đã giết tới đỏ mắt, ánh đao của hắn chớp động liên tục, đại lượng chiến sĩ của Vạn Hùng Hội trực tiếp bị hắn một đao chém giết, hắn và bạch cốt hai người liền đem Vạn Hùng Hội giết tới sợ.

Đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội xông qua thì bị bạch cốt chém giết tan tác, cả trên chiến trường khắp nơi đều là tình cảnh chiến sĩ Vạn Hùng Hội sụp đổ.- Thật mạnh!Tại sao có nhân loại mạnh như vậy?Đám tinh nhuệ của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội như Vân Tử Ca nhìn qua Nhạc Trọng đánh giết tinh nhuệ của Vạn Hùng Hội tan tác thì vẻ mặt kinh ngạc nhiều.Vân Tử Ca nhìn thấy Vạn Hùng hội bị Nhạc Trọng giết sĩ khí sụp đổ thì thoáng cái rống to lên.- Tiến công!Công kích!Công kích cho tao!Một nửa tinh nhuệ của Vân Tử Ca dẫn dắt phát động công kích vào Vạn Hùng Hội thì đám người kia ngã xuống như gạ, trực tiếp giết chiến sĩ Vạn Hùng Hội đại bại, chạy tứ tán bốn phía.Đám Vạn Hùng Hội nói cho cùng cũng chỉ là tiểu quân phiệt, không lâu trước đó còn là thế lực dân gian.

Mà lính của Vạn Hùng Hội đúng là có thể đánh nhau đấy, nhưng chỉ là đám ô hợp đánh những trận nhỏ mà thôi.Lúc này Vạn Hùng Hội dựa vào ngoại viện bị giết tan tác, chạy thục mạng giữ mạng, sĩ khí của bọn họ suy sụp, liên đội bị Nhạc Trọng cùng bạch cốt giết tan tác, càng làm sĩ khí rơi xuống đáy cốc.Vân Tử Ca thừa dịp loạn một kích đánh nát sĩ khí của Vạn Hùng Hội.Lúc này đám chiến sĩ Vạn Hùng Hội đang đuổi giết người bốn phía, kẻ bị giết và bị bắt làm tù binh không ít, cũng chỉ còn lại một trăm cao thủ của Băng Tuyết cung tập kết lại và phản công hung mãnh vào Vạn Hùng Hội.Một tên súng bắn tỉa thần bí âm thầm nhắm bắn vào cao thủ của Vạn Hùng Hội, làm cho những tên cao thủ của Vạn Hùng Hội liên tục bị giết.Dưới phản công của rất nhiều thế lực, thế lực của Vạn Hùng Hội bắt đầu sụp đổ toàn diện, đại lượng bại binh hoặc là đầu hàng, hoặc là chạy trốn, hoặc là chết trận, thế lực to lớn bắt đầu sụp đổ.- Tại sao có thể như vậy?

Tại sao có thể như vậy?Trong một trụ sở chỉ huy, Chu Hùng Phách nhìn thấy Vạn Hùng Hội hắn tạo ra bắt đầu sụp đổ, vẻ mặt tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi nổi giận quát lên.Chu Hùng Phách phẫn nộ rống lớn:- Đáng chết!

Thiên Đường Thần Quốc còn có viện binh không?

Bọn chúng đồng ý viện binh mà?

Tại sao hiện giờ chưa tới?

Một đám súc sinh không trọng chữ tín.Chu Hùng Phách không biết hắn chờ mong viện binh từ Thiên Đường Thần Quốc đã bị Nhạc Trọng hoàn toàn tiêu diệt, chính là đám người ở dưới hầm trú ấn bị Nhạc Trọng giết.- Lão đại!

Làm sao bây giờ?Một gã tâm phúc của Chu Hùng Phách đi tới bên người Chu Hùng Phách và cẩn thận hỏi.Chu Hùng Phách nhìn qua đám chiến sĩ bị giết chạy khắp nơi này thì biết đại thế đã mất:- Rút lui!Hiện tại thế bại đã hiện ra, chúng ta phải rút lui!Truyền mệnh lệnh của tôi, tất cả mọi người lập tức lui lại!Rất nhanh Chu Hùng Phách đã mang theo hai trăm cao thủ, tinh anh thoáng cái chạy ra khỏi nơi này, chạy vào hang ổ của hắn.

Chỉ cần hắn cố tình thì nhanh chóng tập hợp binh lực và tạo ra cao thủ.Muốn đạt được một chi tinh nhuệ vạn người đúng là khó khăn, nhưng mà tạo ra đại quân quy mô vài vạn người thì dễ.

Phương pháp lôi kéo tráng đinh rất dễ thực hiện, nhưng mà dùng phương thức lôi kéo tráng đinh chỉ là một đám ô hợp, chỉ có thể đánh mấy trận nhỏ, một khi chiến bại sẽ gặp cảnh tan tác.Chu Hùng Phách ra lệnh lui lại, vô số Vạn Hùng Hội đánh tơi bời, lập tức đầu hàng Nhạc Trọng.

Đại bộ phận mọi người không muốn nguyện ý đầu hàng Băng Tuyết cung.

Không có nam nhân nguyện ý đi Băng Tuyết cung làm nô lệ.

Đây chính là chỗ hỏng của chính sách kỳ thị.Âu Trường Giang cũng mang binh ra trợ giúp Nhạc Trọng tiếp thu tù binh, rất nhanh ở bên ngoài Dương huyện hình thành ba cổ thế lực.Vân Tử Ca dùng đại đội của mình làm hạch tâm tiếp thu ba trăm bại binh.

Nhạc Trọng tiếp thu bại binh hơn bảy trăm người, tù binh cao hơn năm ngàn người.

Tù binh của hắn có người của Vạn Hùng Hội và những nô lệ của Băng Tuyết Cung sụp đổ chạy tứ tán, cùng với bộ phận nữ nhân Băng Tuyết cung.

Thượng Quan Băng Tuyết cũng cứu ra năm trăm nữ chiến sĩ Băng Tuyết cung , tù binh hơn hai trăm nam nhân còn sống sót.Nhạc Trọng nhìn qua Vân Tử Ca đang ở cách đó không xa và trực tiếp nói:- Vân Tử Ca, làm bộ hạ của tôi, ra sức cho tôi!Vân Tử Ca hiển nhiên là một hãn tướng vô cùng mạnh mẽ, dưới tay của hắn còn có một đám tinh binh.

Nếu như có thể được Nhạc Trọng mời chào, Nhạc Trọng sẽ đạt được một tên tướng lãnh dày dạn trận mạc và một đám binh lính hung mãnh.Vân Tử Ca do dự một chút trực tiếp hỏi:- Nhạc Trọng, nếu tôi là người của anh.

Những huynh đệ của tôi làm sao bây giờ?Nhạc Trọng nhìn qua Vân Tử Ca cười cười trực tiếp đồng ý nói:- Chỉ cần anh theo tôi, các huynh đệ của anh sẽ do anh lãnh đạo.

Các người sẽ là một doanh mở rộng của tôi, anh sẽ là doanh trưởng.Trong mắt Vân Tử Ca hiện ra thần sắc vui mừng nhìn qua Nhạc Trọng và đi lên chào theo nghi thức quân đội.- Đa tạ thủ trưởng thưởng thức!

Nguyện ra sức cho thủ trưởng!Thành phố Quý Trữ bạo quân Nhạc Trọng, tại Đại Trung Hoa Đồng Minh hội cũng có khôn ít người nghe qua, có người nói Nhạc Trọng tốt, cũng có người nói Nhạc Trọng xấu, nhưng mà đại bộ phận người thừa nhận Nhạc Trọng là một gã thủ lĩnh có thực lực và phách lực.Thành phố Quý Trữ lúc này đã xây dựng được trật tự mới, tại thành phố Quý Trữ mọi người bắt đầu khôi phục sinh hoạt bình thường.

Đương nhiên so với trước tận thế thì trình độ sinh hoạt của mọi người thấp hơn rất nhiều, nhưng nếu so với Dương huyện bên này, thành phố Quý Trữ đã là thiên đường rồi.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 699: Uy Phong Mà Trốn ! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong Dương huyện bên này, người sống sót như heo chó, thượng vị giả giết người như giết gà, vì một bánh mì, nữ nhân có thể bán đứng thân thể của mình.

Vì một gói mì ăn liền, đồng sự ngày xưa sẵn sàng chọc nhau một đao.Trong hầm trú ẩn dưới đất chứa đựng mấy vạn tấn lương thực, nhưng mà bọn người Kim Thắng Huyễn là thượng vị giả lại xem đây là tài phú của bản thân mình, căn bản không muốn đem lương thực ra chia xẻ cho đám người sống sót, lúc này mới tạo ra nạn đói và cảnh người ăn thịt người.Trong tận thế, nhân loại trừ đối mặt với tang thi, biến dị thú, hoàn cảnh ác liệt ra, kinh khủng nhất chính là thiếu lương thực.

Những mầm giống gieo xuống đất nếu không xảy ra biến dị thì không thể nảy mầm.Nhạc Trọng cũng vì đạt được cây gạo và thịt thú biến dị mới có thể thở ra một hơi.

Nếu như Nhạc Trọng không có đạt được thực vật biến dị thì bây giờ hắn đang phát sầu đấy.Thượng Quan Băng Tuyết nhìn thấy Nhạc Trọng nhìn qua nàng thì lạnh lùng nói:- Anh đem người của Băng Tuyết cung trả lại cho tôi.

Tôi lập tức rời đi.Nhạc Trọng nói thẳng:- Đem trả người của Băng Tuyết cung cho cô thì không có vấn đề, nhưng mà tôi muốn toàn bộ nam nhân trong Băng Tuyết Cung của cô.Những nữ nhân trong Băng Tuyết cung đối với Nhạc Trọng mà nói lưu lại không dùng được, những nữ chiến sĩ này trên cơ bản không tâm phục khẩu phục Nhạc Trọng.- Tốt!Thượng Quan Băng Tuyết lạnh lùng đáp ứng một câu, trong mắt nàng một nữ nhân còn đáng giá hơn cả trăm nam nhân.- Thả người!Sau khi trao đổi tù binh, Băng Tuyết cung được Thượng Quan Băng Tuyết dẫn dắt lập tức rời khỏi nơi này.

Các nàng đã không có dư lực tiếp tục đánh Dương huyện, tiếp tục đánh thì các nàng chỉ có con đường chết.Nhạc Trọng lập tức mang binh giết vào Dương huyện duy trì trật tự trong Dương huyện.Nhạc Trọng lợi dụng hàng binh rất nhanh đem bạo dân trong trấn áp xuống, đồng thời dưới một loạt mệnh lệnh của hắn, Dương huyện nhanh chóng khôi phục trật tự.

Hắn bây giờ sơ bộ khống chế Dương huyện và đạt được gần mười một vạn người sống sót.- Thủ lĩnh!

Doanh bọc thép thứ nhất trình diện!Hai giờ sau, một thân quân trang, trên người mang theo khí tức bưu hãn, Hồ Nghị đi tới trước người của Nhạc Trọng và chào Nhạc Trọng theo nghi thức quân đội.Trải qua gần hai tháng huấn luyện nghiêm khắc, Hồ Nghị đã thoát thai hoán cốt, trên người không còn khí tức lưu manh nữa, chỉ còn lại có khí tức quân nhân bưu hãn.

Hiện tại hắn đã là quan quân hợp cách.Từng chiếc xe tăng, chiến xa bộ binh, pháo tự hành, trọng pháo, xe pháo, xe súng máy và xe nhiên liệu khôn ngừng chạy tới Dương huyện.

Làm cho đám người sống sót nhìn thấy mà trợn mắt há hốc mồm.Âu Trường Giang nhìn thấy từng chiếc xe tăng chạy vào trong Dương huyện thì trong mắt tràn ngập kinh hãi:- Thực lực thật mạnh mẽ!

Trang bị thật tiên tiến.

Chỉ có một doanh thiết giáp cũng đủ đánh nát phòng ngự của Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, khá tốt mình đầu hàng sớm.Hồ Nghị dẫn theo doanh bọc thép hoàn toàn là xe bọc thép, nhưng mà xe tăng đã có hai mươi bốn chiếc.

Giả sử như doanh bọc thép này tấn công chính diện thì cơ hồ vô địch.

Đại Trung Hoa Đồng Minh hội nếu dã chiến với Nhạc Trọng, Hồ Nghị thống soái doanh bọc thép hoàn toàn có thể tiêu diệt bên này.Vân tử ca nhìn trang bị đệ nhất bọc thép doanh, ánh mắt tràn ngập sự hâm mộ:- Bọn hắn được trang bị thật tốt !

Nếu bộ đội của ta cũng có bộ trang bị như vậy thì thật là tốt biết bao!Trang bị tốt có thể đề cao sức chiến đấu của một chi bộ đội thật lớn.

Mà quân đội cầm đại đao, mộc bổng trên cơ bản không có khả năng chiến thắng máy bay quân dụng ,quân đội đại pháo.Tiết Trữ cảm nhận được khí thế bưu hãn của chiến sĩ bọc thép doanh, không nhịn được mở miệng khen:- Thật là lợi hại!

Cái này là quân đội của ngươi sao ?

Nhạc lão đại, ngươi quả nhiên rất ngưu!Đệ nhất chiến sĩ doanh là đao nhọn, là vương bài trong tay Nhạc Trọng.

Rất nhiều chiến sĩ đều là người cường hóa, đẳng cấp vượt qua hai mươi.Tùy tiện một gã chiến sĩ lưu lạc đến một vài căn cứ khác cũng có thể trở thành 1 vương bài lớn, một người có thể dùng tay không phá hủy một căn cứ .Nhạc Trọng cười cười quay đầu liếc nhìn đệ nhất doanh thỏa mãn nói:- Đệ nhất doanh các ngươi còn lực khí để chiến đấu sao?Hồ Nghị trung khí mười phần lớn tiếng nói:- Có!

Đệ nhất doanh tuyệt đối có thể hoàn thành mệnh lệnh của thủ lĩnh.

Tiêu diệt hết thảy địch nhân!- Tốt!Nhạc Trọng mỉm cười, rồi lại gọi Lưu Tiểu Trà tới hỏi:- Từ giờ đến ngày mai thời tiết như thế nào đây?Thời tiết trời thời kỳ tận thế là một điều mấu chốt, nếu đột nhiên nổi lên một trận bão tuyết, cũng đủ để tiêu diệt hoàn toàn một chi bộ đội.

Nhạc Trọng không lâu trước đã chịu thiệt thòi lớn, cho nên một ít tin tức liên quan đến thời tiết hắn tự nhiên phải hỏi thăm cho kĩ.Lưu Tiểu Trà giống như một chú mèo con, con mắt chớp động nhanh chóng nói :- Từ giờ trở đi, trong vòng 24 tiếng đồng hồ thời tiết một mực bảo trì nắng ráo sáng sủa.Nhạc Trọng nghe vậy liền ra lệnh cho Hồ Nghị:- Rất tốt!

Truyền mệnh lệnh của ta!

Toàn quân đệ nhất doanh tiến công Vạn Hùng Hội ở Cát Huyện!Lúc này Vạn Hùng Hội vừa mới bị đánh tan không lâu, đúng là thời điểm suy yếu nhất.

Bọc thép doanh do Hồ Nghị chỉ huy cường hoành vô cùng, hiện tại xuất kích tuyệt đối có thể tiêu diệt toàn bộ Vạn Hùng Hội.- Vâng!

Thuộc hạ quyết hoàn thành nhiệm vụ!Hồ Nghị hướng về phía Nhạc trọng chào theo nghi thức quân đội liền quay đầu bước ra ngoài, trong nội tâm tràn ngập nhiệt huyết.

Hắn muốn lập công, lập nhiều công huân để chứng minh không riêng gì bạn bè Nhạc Trọng mà ngay cả một quân nhân như hắn cũng có năng lực làm việc.

Chỉ có lập quân công thật nhiều, những người khác mới không thể nói lời ong tiếng ve về hắn.Hơn nữa hiện tại trật tự sụp đổ, thời điểm thế lực mới thành lập, chỉ có lập nhiều quân công, Hồ Nghị mới có thể trở thành người có địa vị cao trong căn cứ của Nhạc Trọng....Chu Hùng Bá dẫn người chạy trốn trở về căn cứ ở Cát Huyện, lúc này hắn mới buông lỏng thở phào nhẹ nhõm.Vừa về tới Cát Huyện, Chu Hùng Bá trở về biệt thự của chính mình, gọi một nữ nhân đến phục vụ mình, để phát tiết những nộ khí cùng bất mãn trong lòng.- Lão đại không tốt!

Nhạc trọng phái binh đánh tới!Ngay tại thời điểm Chu Hùng Bá đang 'làm thịt' một nữ nhân, một gã tâm phúc đột nhiên xông vào phòng hắn thất thanh kêu lên.Chu Hùng Bá vứt nữ nhân trong ngực quan một bên, vẻ mặt không thể tin, nói:- Cái gì?

Nhạc trọng đánh tới?

Làm sao có thể?

Thời gian hắn chỉn đốn bộ đội cũng phải mất mấy ngày, như thế nào nhanh như vậy đã đánh tới?Tên kia tâm phúc sắc mặt tái nhợt, lời nói cũng không trôi chảy:- Lão đại!

Là sự thật trăm phần trăm!

Có rất nhiều xe tăng đại pháo đang tiến về căn cứ của chúng ta!- Phế vật!Chu Hùng Bá phẫn nộ mắng một câu, nhanh chóng mặc y phục bước nhanh ra ngoài.Chu Hùng Bá rất nhanh đi lên cao điểm phía trên.

Trên cao điểm đã tụ tập rất nhiều cao tầng của Vạn Hùng hội.

Những cao tầng này cầm kính viễn vọng trong tay nhìn về phía xa, sắc mặt mỗi người đều tái nhợt!30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 700: Uy Phong Mà Trốn ! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Đưa kính viễn vọng cho ta!Chu Hùng Bá chợt sinh ra một tia dự cảm không lành, hắn đoạt lấy một cái kính viễn vọng rồi nhìn ra xa.Chỉ thấy phía xa từng chiếc xe tăng, xe bọc thép, giống như nước lũ đi về phía Cát Huyện.

Đội quân phía trước, cho dù là Vạn Hùng Hội ở thời kỳ toàn thịnh cũng không thể nào ngăn cản được.

Bây giờ Vạn Hùng Hội vừa mới chịu tổn thất lớn, sĩ khí sa xút thì càng không thể chống đỡ nổi một khắc.Chu Hùng Bá nhìn đội quân bọc thép đang tiến đến, nghiến răng nghiến lợi nói:- Hỗn đản đáng chết!

Nhạc Trọng đáng chết!Ở trong khu vực này, cũng chỉ có mình Nhạc Trọng mới có thể xuất ra một đội quân hùng mạnh như vậy, có thể điều động một quân danh bọc thép đi tấn công người khác.Còn những tiểu thế lưc khác, có được một bộ binh chiến xa đều ẩn giấu rất kĩ để làm đòn sát thủ.Một gã cao tầng Vạn Hùng Hội, sắc mặt tái nhợt hỏi:- Lão đạo!

Làm sao bây giờ?Sắc mặt Chu Hùng Bá tái nhợt nghiến răng nghiến lợi nói:- Còn có thể làm sao?

Trốn!

Lập tức dẫn người trốn!

Chúng ta không thể lập nghiệp tại đây thì đến nơi khác.Nếu nói vứt bỏ căn cứ này thì Chu Hùng Bá không nỡ, nhưng bây giờ hắn không thể làm khác được.

Bộ đội trong tay hắn không thể đánh lại đội quân bọc thép tinh nhuệ đang tiến quân tới.

Song phương chênh lệch lớn như vậy thì làm sao hắn có dũng khí đối kháng cho đượcMột tên cao tầng Vạn Hùng Hội thoáng do dự, đưa ra lời đề nghị:- Lão đại!

Nếu không chúng ta đầu nhập dưới trướng Nhạc Trọng.

Với thực lực của chúng ta ở chỗ hắn, hắn nhất định sẽ không đối đãi lạnh nhạt với chúng ta.Rất nhiều cao tầng Vạn Hùng Hội nghe vậy đều động tâm.

Nếu trốn khỏi Cát Huyện, bọn hắn sẽ phải đối mặt với việc ăn bữa nay lo bữa mai mà không biết đến ánh mặt trời.

Mỗi một ngày cũng phải đi kiếm đồ ăn, đồng thời còn phải đối mặt với lũ tang thi ,đàn thú biến dị, cường đạo dã ngoại công kích.

Căn bản bọn hắn không có thời gian nghỉ ngơi thoải mái, cùng chỗ ở ổn định.- Ngươi muốn phản bội ta?

Vậy thì đi chết đi!Trong mắt Chu Hùng Bá hiện lên một tia hung quang, hắn trực tiếp rút đao ra chém chết tên cao tầng vừa mới đưa ra ý kiến đầu hàng thành hai đoạn.

Máu me văng khắp nơi, những người khác nhìn hắn giống như một ác ma.Chu Hùng Bá lạnh lùng nhìn những cao tầng khác của Vạn Hùng Hội nói:- Nhạc Trọng cũng không phải loại lương thiện gì.

Hắn là bạo quân!

Vì muốn khống chế Cát Huyện, hắn tuyệt đối sẽ giết sạch đám người các ngươi.

Hơn nữa các ngươi đã giết rất nhiều người vô tội.

Cho dù đầu hàng hắn, cũng chỉ luân lạc tới cặn bã doanh trở thành tù phạm trong cặn bã doanh.

Theo ta đi! cùng ta rời khỏi nơi này, chúng ta còn có thế làm lại từ đầu.

Tương lai chúng ta nhất định sẽ giết trở lại cướp lại những gì của chúng ta!- Vâng! lão đại, ta đi theo lão đại!- Ta cũng đi theo lão đại!'...'Dưới sự uy hiếp và khuyên bảo của Chu Hùng Bá, những cao tầng khác của Vạn Hùng Hội đều nhao nhao lên tiếng trái với suy nghĩ trong lòng.- Đi thôi!Chu Hùng Bá cũng không nói thêm nữa, lập tức dẫn người bỏ chạy khỏi Cát Huyện.- Cái gì?

Chu Hùng Bá bỏ trốn?

Hỗn đản đáng chết, thật sự là một kẻ nhát gan!Hồ Nghị đang muốn đại chiến thì nhận được tin tình báo, khiến cho hắn thất vọng, buồn bực.Một gã tham mưu đi vào hỏi Hồ Nghị:- Doanh trưởng, có truy kích bọn hắn không?Hồ Nghị lắc đầu nói thẳng:- Không!

Chó cùng rút giậu,bọn hắn thực lực không kém.

Người tiến hóa cao cấp cũng có vài tên, phái binh tối thiểu sẽ bị bọn hắn ăn tươi.

Hiện tại việc cấp bách của chúng ta là ổn định cùng khống chế Cát Huyện.Hồ Nghị cũng muốn trực tiếp mang binh đi đuổi bắt tiêu diệt tàn quân của Chu Hùng Bá.

Thế nhưng hắn thập phần tinh tường, người tiến hóa cao cấp muốn giết chết rất khó.

Mà việc khống chế Cát Huyện đang lâm vào tình trạng hỗn loạn mới chính là nhiệm vụ chính mà Nhạc Trọng giao cho hắnMất đi căn cứ Cát Huyện, đám người Chu Hùng Bá không còn đáng lo ngại nữa.Bọc théo doanh của Hồ Nghị vừa tiến vào Cát Huyện, giống như tháo sơn áp đỉnh giết hết các loại phần tử bạo loạn.

Hơn nữa còn trấn an toàn bộ những người sống sót.Bên phía Dương Huyện, đệ nhị doan và đệ tam doanh cũng đã ổn định trong thế cục.

Lần này, Cát Huyện và Dương Huyện mới chính thức nằm trong tay Nhạc Trọng.Khống chế xong Dương Huyện và Cát Huyện, Nhạc Trọng mới buông lỏng.

Bây giờ hắn đang đi đến một gian nhà tù.- Thủ lĩnh!Quan thẩm vấn Lý Thông nhìn thấy Nhạc Trọng lập tức đứng dậy chào hắn theo nghi thức quân đội.- Bọn hắn thú tội chưa!Nhạc trọng hỏi Lý Thông.Lý Thông đem một phần tư liệu đưa cho Nhạc Trọng:- Bọn hắn đã nhận tội!

Đây là tư liệu mà bọn hắn khai ra.Nhạc Trọng cầm lấy tài liệu, xem xét cẩn thận.Bộ đội tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc chia ra làm vài cấp bậc.

Những người quân phục màu đenlà chiến sĩ tinh nhuệ cấp thấp nhất.

Mà chiến sĩ mặc quân phục màu bạc là tài quyết giả, những tài quyết giả đều là người cường hóa đẳng cấp trên hai mươi.

Trên tài quyết giả còn có thẩm phám giả.

Thẩm phám giả đều là người cường hoá trên cấp ba mươi.

Trên thẩm phán giả là thần sứ dự khuyết.

Mỗi một gã thần sứ dự khuyết đều phải là người tiến hóa đồng thời bọn hắn phải có đẳng cấp trên bốn mươi.

Hai điều kiện trên không thể đạt được đều không thể trở thánh thần sứ dự khuyết.

Phía trên thần sứ dự khuyết là thần sứ.

Còn phía trên thần sứ là mười hai sứ đồ, là đồ đệ của thần trong truyền thuyết.Mười hai phi cơ trực thăng màu bạc tên là Lôi Đình chiến cơ là phi cơ trực thăng đời mới nhất mà Thiên Đường Thần Quốc sản xuất.

Nghe nói có lợi dụng đến khoa học kỹ thuật sau của thời đại tận thế mới có.

Ngoài năng lực bay liên tục ra thì sức chiến đấu, tải trọng, lực phòng ngự đều mạnh hơn phi cơ trực thăng bình thường gấp ba lần.

Qua thí nghiệm thì cho dù súng máy 14.5 li cũng không thể nào bắn thủng được Lôi Đình chiến cơ.

Ngay cả pháp 20 li cũng chỉ có thể đánh lõm được Lôi Đình chiến cơ chứ không thể xuyên thủng.Lôi Đình chiến cơ với tư cách là chiến cơ đời mới nhất của Thiên Đường Thần Quốc đã tiên tiến hơn phi cơ trực thăng Hổ Thức rất nhiều.

Bất quá Thiên Đường Thần Quốc vẫn sử dụng phi cơ trực thăng Hổ Thức là chủ yếu.

Dù sao phi cơ trực thăng Hổ Thức là di sản trước tận thế, có thể sử dụng dễ dàng.

Mà chế tạo Lôi Đình chiến cơ cần tiêu hao nhân lực vật lực cực lớn.Lôi Đình chiến cơ là một loại vũ khí tiên tiến, chỉ có thần sứ và sứ đồ khi làm nhiệm vụ sử dụng.

Ngoài ra Lôi Đình chiến cơ còn được dùng để tiến hành tác chiến đặc chủng, cướp lấy các loại bản vẽ khoa học kỹ thuật mà ở thời đại tận thế này mới có.Nhạc Trọng nhìn đến đây trong nội tâm bắt đầu lo lắng.

Lúc này, thời đại tận thế mới chỉ có một năm, mà Thiên Đường Thần Quốc đã bắt đầu lợi dụng bản vẽ khoa học kỹ thuật chỉ xuất hiện ở thời đại tận thế để phát triển thế lực.

Cứ theo tình hình này thì khoa học kỹ thuật của Thiên Đường Thần Quốc chắc chắn sẽ vượt xa các thế lực khác.

Thậm chí tương lai thống trị toàn bộ thế giới không phải là không thể.30-12-2014, 03:40 PM
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 8


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 701: Cơ Hội Tốt. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Thành Đô!

Thủ đô!

Nếu có thể đánh hạ thì tốt biết bao!Nhạc Trọng thở dài trong lòng và không cam lòng nghĩ thầm.Trong tay của Nhạc Trọng có được hai bản vẽ, một tấm là chuyển hóa khí thành năng lượng, một tấm còn lại là bản vẽ súng Laser.

Nếu như từ hai bản vẽ này thiết kế ra trang bị chiến tranh, thế lực của Nhạc Trọng sẽ tăng vọt về chất.Nhưng mà nội tình khoa học kỹ thuật của Quảng Tây bên này đúng là quá kém mà.

Xa xa so ra kém Thành Đô, thủ đô, các tình phát đạt vùng duyên hải.

Muốn chế tạo những trang bị này quá khó khăn hoặc không thể.Nếu dựa vào trình độ khoa học kỹ thuật hiện giờ của Nhạc Trọng, muốn từ trình độ khoa học kỹ thuật tăng lên thì ít nhất phải cần mười lăm năm mới có một chút hy vọng chế tạo súng Laser.Nhưng mà tiêu diệt Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Vạn Hùng Hội thì Nhạc Trọng thu hoạch cũng không nhỏ.

Hắn chẳng những đạt được mười bảy vạn người sống sót, đồng thời còn đạt được hầm trú ẩn hạt nhân dưới đất.Hầm trú ẩn hạt nhân này cực kỳ rộng rãi, bốn phương thông suốt, sức chứa tối đa của nó là ba mươi vạn người sống sót.

Đồng thời ở dưới đó còn có nhà xưởng chế tạo vũ khí, nhưng đó là nhà xưởng loại nhỏ, chỉ cần có công nhân sung túc và tài liệu, mỗi tháng có thể sản xuất ra tám vạn viên đạn.

Ở trong nhà xưởng chế tạo vũ khí thì nghiên liệu sản xuất dự trữ hao hết có thể tạo ra được tám mươi vạn viên đạn.- Thủ lĩnh!

Thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu có thi đàn xuất hiện dị động.

Chủ lực thi đàn đã bị gió tuyết thổi tan, bước tiếp theo hành động như thế nào, xin ngài chỉ thị.Thời điểm Nhạc Trọng hợp nhất chỉnh đốn Đại Trung Hoa Đồng Minh hội, Vạn Hùng Hội thì Vệ Trữ Quốc có chút hưng phấn chạy qua phía Nhạc Trọng báo cáo chuyện hắn phát hiện..- Cái gì!

Lập tức đem ảnh chụp tới đây.Nhạc Trọng con mắt sáng ngời trực tiếp ra lệnh.- Vâng!Rất nhanh ảnh chụp từ hầm trú ẩn truyền tới nơi này, trong tấm ảnh là hình ảnh thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu hai thành phố, thi đàn đã biến mất hơn phân nửa, không còn rầm rộ như trước.Nhạc Trọng khống chế thành phố Quý Trữ thì trong tay còn chiếm được phi cơ không người lái, chính những phi cơ không người lái này dò xét tình báo của thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu.Nhạc Trọng nhanh chóng hạ đạt lệnh:- Tốt!Tốt!Truyền mệnh lệnh của tôi!

Điều doanh thứ hai, doanh thứ ba.

Quý trữ thứ sáu, thứ bảy, thứ tám, đệ chín, thứ mười, thứ mười, cặn bã doanh lập tức tụ tập vào Dương huyện.Vốn thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu có số lượng tang thi vượt qua năm trăm vạn, thi đàn khổng lồ như vậy Nhạc Trọng muốn đánh chính diện và thắng phải trả cái giá lớn.Nhưng mà đột nhiên bão tuyết xuất hiện cuốn nhiều tang thi đi, cho Nhạc Trọng một cơ hội cực tốt.

Làm cho hắn quyết tâm thu hai nơi này vào trong tay.Nếu như không có bão tuyết, Nhạc Trọng nhất định phải hao hết tâm tư, từng bước một xơi tái thi đàn trong hai thành phố này.- Vâng!Vệ Trữ Quốc hưng phấn đáp.Dưới lệnh của Nhạc Trọng thì từng quân đội xuất hiện tại Dương huyện.Vô số súng ống, đạn dược, lương thực cũng được chở tới Dương huyện bên này, trừ từng chiếc xe ngựa ra, còn có vô số người sống sót cầm tấm ván gỗ nhỏ đẩy giúp đỡ vận chuyển vật tư, vận chuyển quân phục các loại trang bị.Trong thế lực của Nhạc Trọng thì xe không ít, thế nhưng mà dầu quá quý giá.

So sánh thì nhân lực vẫn rẻ hơn, bởi vậy bộ hậu cần chuyên tổ chức rất nhiều người sống sót vận chuyển vật tư.Nếu như có nguyên vật liệu quá nhiều, Nhạc Trọng mới có thể sử dụng ô tô, đại xe vận tải vận chuyển công cụ, hiện tại có không ít nhân lực để vận dụng.Một trận chiến này trực tiếp quan hệ đến cả tương lai thế cục của Quảng Tây, nếu như Nhạc Trọng không cách nào đoạt được Nghiêm Châu.

Như vậy thiết một nơi sản xuất đạn dược lớn, đối mặt với biển tang thi, cả thành phố Quý Trữ cũng có thể sụp đổ.

Một khi thành phố Quý Trữ sụp đổ, Nhạc Trọng muốn đối kháng Thiên Đường Thần Quốc khó khăn cả trăm lần.

Một trận chiến này chỉ có thể thắng không thể bại.Thành phố Quý Trữ thứ sáu doanh bộ đội được đưa tới Dương huyện, Nhạc Trọng đem phòng thủ Dương huyện giao cho doanh thứ sáu, chính mình mang doanh thứ hai, thứ ba cùng với quân của Vân Tử Ca vừa tổ kiến chỉ có hai ngày thành lpaja một lực lượng mạnh mẽ quanh Dương huyện.Nhạc Trọng nhất định phải thừa dịp bão tuyết thổi tan thi đàn tấn công Tân Tề, Nghiêm Châu khống chế trong tay.

Những tang thi bị thổi bay không nhất định tử vong, chúng chỉ cần không chết là sẽ tụ tập lại, hắn phải thừa cơ hội này chiếm hai thành thị.Đoạt được hai thành thị, thực lực bản thân của Nhạc Trọng cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất đồng thời thế lực của hắn tăng lên thật lớn.

Sau này chỉ cần có nguyên vật liệu, đạn dược tiếp tế không ngừng, hắn sẽ không cần vì đạn dược mà phát sầu.Hơn nữa khống chế nhà máy chế tạo vũ khí ở Nghiêm Châu vào trong tay, thế lực của Nhạc Trọng cũng mới chính thức có được công nghiệm quân sự.

Nhà máy sản xuất vũ khí loại nhỏ ở trong hầm trú ẩn cùng thành phố Lan Sơn so sánh với Nghiêm Châu là nhà máy sản xuất lớn không đáng nhắc tới.

Có được công nghiệp quân sự của mình, Nhạc Trọng mới có thể chế tạo vũ khí tác chiến tốt.

Nếu không hắn cho dù có bản vẽ cũng chỉ là đám giấy lộn mà thôi.Nhạc Trọng rất nhanh mang binh giống như thanh kiếm sắc bén đâm vào thành phố Tân Tề, cầm đầu chính là Hồ Nghị thống lĩnh đệ nhất doanh bọc thép.Lính của Nhạc Trọng vừa mới tới thành phố Tân Tề thì có năm vạn con L1, S1, L2, S2 từ trong thi đàn lao qua phía doanh bọc thép cua Hồ Nghị.Bị gió tuyết thổi tan chỉ là đám tang thi cấp thấp mà thôi.

Nhưng mà dại bộ phận tang thi tiến hóa vẫn lưu lại.- Pháo kích!Pháo kích!Đối mặt với năm vạn tan thi tiến hóa, Hồ Nghị thập phần hưng phấn lớn tiếng ra lệnh.Từng chiếc xe tăng lập tức nổ súng, từng viên đạn pháo rơi vào trong thi đàn, trực tiếp oanh nát đám tang thi này.Chung quanh xe tăng là xe súng máy, chiến xa bộ binh phun đạn như mưa.Viên đạn kim loại khủng bố không ngừng oanh sát tang thi.Nhạc Trọng tự mình thống soái chiến sĩ thủ hộ doanh bọc thép.

Nhạc Trọng đem quyền khống chế chỉ huy toàn cục giao cho Trương Tuyết Vong, Trịnh Minh Hòa và rất nhiều tham mưu tạo thành bộ chỉ huy.Trương Tuyết Vong trước tận thế xuất thân quan quân, bản thân đi theo Đỗ Thiện Hùng cũng trải qua mấy lần đại chiến, chỉ huy đại quy mo so với Nhạc Trọng gà mờ mạnh hơn thật nhiều.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 702: Cơ Hội Tốt. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn nữa Nhạc Trọng tại thành phố Quý Trữ cũng không có lợi dụng chức quyền đi lấn nam bá nữ, việc ác bất tận, mà là kiên quyết tiến thủ cố gắng khôi phục trật tự trước tận thế.

Đồng thời không ngừng khuếch trương thế lực, làm cho Trương Tuyết Vong cảm thấy tin phục Nhạc Trọng.Trong bộ chỉ huy tạm thời, rất nhiều tham mưu cùng bộ hạ đều là tâm phúc do Nhạc Trọng đề bạt, Trương Tuyết Vong và những quan chỉ huy khác không thể làm bất lợi cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ở trên chiến trường tay cầm Hắc Nha Đao đi bọc theo doanh bọc thép không ngừng chém giết những tang thi tiến hóa lọt lưới.Bên người của Nhạc Trọng chính là Trữ Vũ Hân, Tân Giai Nhu, Mạc Hương Lăng, Tiết Trữ, Nam Cung Băng Vân năm mỹ nhân lớn nhỏ đi theo trợ trận.

Năm người các nàng không ngừng chém giết những tang thi ngã xuống.

Muốn lợi dụng trang bị thần ma tiến hóa nhất định phải chém giết tang thi.

Những mỹ nữ này không muốn làm bình hoa, thư thư phục phục trải qua thời gian bình an, mà là hy vọng có thể đạt được tiến hóa mạnh mẽ.Sau tận thế, muốn nghĩ tới sống tốt, hoặc là bản thân là cường giả, hoặc là phụ thuộc vào cường giả.

Trữ Vũ Hân chúng nữ tuy phụ thuộc Nhạc Trọng, thực sự muốn trở nên mạnh mẽ khống chế vận mệnh của mình, nếu không Nhạc Trọng vừa chết thì tương lai của các nàng cũng biến thành bóng tối.Đại lượng tang thi tiến hóa bị doanh bọc thép trực tiếp tiêu diệt, đột nhiên lúc này một phần thi đàn hơn tám mươi vạn từ trong thi đàn đi ra, lập tức xông qua đám xe tăng, xe bọc thép, chiến xa bộ binh, xe súng máy...Trừ chuyện đó ra, hơn bốn trăm con L3, S3 giống như mũi tên nhọn xung phong giết qua doanh tinh nhuệ thứ hai do Nhạc Trọng thống soái.- Không tốt!Nhạc Trọng nhìn thấy đám L3, S3, kẻ thôn phệ thì sắc mặt đại biến.

Những tang thi này là tinh nhuệ trong tang thi.

Một đầu L3 là có thể phá hủy một đại đội không có vũ khí hạng nặng, súng máy đối với chúng căn bản không có hiệu quả, tồn tại khủng bố như vậy hoàn toàn phá hủy doanh thứ hai.- Tiêu diệt chúng!

Thiểm Điện, bạch cốt!Nhạc Trọng nhìn qua đám L3, s3 và ra lệnh.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì Thiểm Điện trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang phóng qua phia L3.

Tốc độ của Thiểm Điện phát động cao nhất, tốc độ vượt qua vận tốc âm thanh, trên đường đi, tất cả L3 bị nó cắn rụng đầu, thi thể không đất ngã xuống đất.

Bạch cốt cũng thoáng nhảy vào tron đám S3, đại lượng S3 thoáng cái bị bạch cốt chém tan nát.

Bạch cốt bắn cốt nhận xoay tròn, cốt nhục văng khắp nơi, vô số S3 bị xoắn giết dễ dàng.- Điền Hạo!

Anh tới thủ hộ các nàng!Nhạc Trọng lưu lại mệnh lệnh, trực tiếp tiến qua phía kẻ thôn phệ.Điền Hạo cái là người tiến hóa lực lượng, nhanh nhẹn song thuộc tính bước qua thay Nhạc Trọng thủ hộ Trữ Vũ Hân chúng nữ.

Hắn cũng là cao thủ thực lực cường hoành, Nhạc Trọng sau khi đem trang bị thần ma và áo giáp da biến dị thú cấp ba cho hắn, thực lực của hắn thoáng cái tăng lên gấp ba lần.

Chỉ cần không gặp phải thi đàn cao cấp vây công, hắn hoàn toàn có thể thủ hộ Trữ Vũ Hân chúng nữ.Đối mặt với kẻ thôn phệ, doanh bọc thép mở hết hỏa lực, từng chiếc chiến xa bộ binh khôn ngừng nhã đạn liên tục.Tất cả kẻ thôn phệ trực tiếp bị súng máy hạng nặng, pháo xe tăng xé thành phấn vụn.

Nhưng mà tốc độ của chúng qua nhanh, vẫn có không ít kẻ thôn phệ nhảy vào trong đám chiến xa bộ binh, xé mở thép bọc chung quanh chiến xa bộ binh, phun ra độc khí trực tiếp độc chết những chiến sĩ bên trong hóa thành tang thi.Từng chiếc chiến xa bộ binh bị kẻ thôn phệ tiêu diệt, Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này thì tức giận.

Hắn không suy nghĩ nhiều, kỹ năng ma viêm phát động, từng đoàn từng đoàn hỏa cầu ẩn chứa lực lượng khổng lồ nện vào đầu của kẻ thôn phệ.- Chúc mừng ngài tấn cấp 67, đạt được hai điểm cường hóa tự do.Trong chớp mắt Nhạc Trọng đã đánh chết hai mươi con kẻ thôn phệ nên tăng cấp là chuyện bình thường.Mà cao thủ doanh tinh nhuệ nhao nhao không ngừng phát động kỹ năng tiêu diệt kẻ thôn phệ chung quanh.

Băng chùy cực lớn, lưỡi đao gió sắc bén, hỏa cầu khủng bố, pháo không khí, các loại kỹ năng ẩn chứa lực công kích mạnh mẽ nện vào kẻ thôn phệ, đem những kẻ thôn phệ đánh thành tro tàn.Chiến lực cao thủ doanh thứ hai của Nhạc Trọng mạnh mẽ oanh kích, những kẻ thôn phệ bị giết tại chỗ.

Đồng thời rất nhiều cao thủ bởi vì tiêu diệt kẻ thôn phệ mà tấn cấp.Mọi người càng đánh càng hăng cho nên tang thi tinh nhuệ nhanh chóng bị tiêu diệt, tuôn ra đại lượng sách kỹ năng và sinh tồn tệ.Lấy doanh bọc thép làm căn cứ, doanh thứ hai của Nhạc Trọng nhanh chóng tấn công điên cuồng, một đường nghiền áp đánh bại thi đàn tiến hóa khổng lồ, đem tang thi tiến hóa cắt ra làm hai.Đúng lúc này, doanh thứ ba và doanh thứ nhất do Vân Tử Ca quản hạt ở Dương huyện cũng xông lên xoắn giết đám tang thi tiến hóa bị cắt ra làm hai phần này.Dưới xung phong liều chết nhiều lần, đại lượng tang thi tiến hóa bị chủ lực của Nhạc Trọng tiêu diệt.Kịch chiến tiếp diễn tới ban đêm, Nhạc Trọng mới cùng bốn doanh tiêu diệt năm vạn tang thi tiến hóa, sau đó trực tiếp hạ trại bên ngoài thành phố Tân Tề.- Trận chiến hôm nay chúng ta tiêu diệt năm vạn tang thi.

Chết trận một trăm mười bảy tên chiến sĩ.

Tiêu hao đạn dược...Trong quân doanh, Tân Giai Nhu cầm văn bản tài liệu thống kê thiệt hại đọc cho Nhạc Trọng nghe.- Thật là khó đánh!Có tang thi chữ Z chỉ huy quá khó đánh rồi.Nhạc Trọng nghe Tân Giai Nhu báo cáo thì chau mày.

Hắn hôm nay kịch chiến một ngày mới tiêu diệt năm vạn tang thi tiến hóa, bản thân tiêu hao cũng thật lớn.

Thoáng cái chết trận một trăm mười bảy tên chiến sĩ tinh nhuệ, làm cho hắn có chút khó tiếp nhận.Sau có Nhạc Trọng có thể một ngày tiêu diệt mười vạn tang thi, đó là bởi vì mười vạn tang thi này đều là tang thi bình thường, đứng thành một đoàn bị đạn pháo oanh kích tiêu diệt, lúc này mới có thể đủ lấy được chiến quả huy hoàng như vậy.

Còn giao chiến với tang thi tiến hóa thì đạn pháo vẫn có tác dụng, nhưng mà tác dụng nhỏ hơn nhiều.Binh lực của địch càng ngày càng nhiều, trọng pháo sát thương địch nhân số lượng càng nhiều, binh lực địch nhân càng ít thì sát thương càng ít.Trong lòng Nhạc Trọng âm thầm hạ quyết tâm:- Không được!

Phải đánh chết tang thi chữ Z trong thành phố Tân Tề mới được.

Nếu không cho dù đánh hạ thành phố Tân Tề thì chúng ta không có dư lực đánh hạ Nghiêm Châu.Hôm nay có năm vạn tang thi bình thường ra khỏi thành phố Tân Tề tấn công chỉ là thăm dò của tang thi Z mà thôi, tại thành phố Tân Tề còn có thật nhiều tang thi tiến hóa.Nhạc Trọng có lòng tin sau khi đại quân hội tụ sẽ đánh hạ thành phố Tân Tề, nhưng mà tiêu hao quá nhiều thời gian, thương vong của quân cũng tăng lên thật nhiều.Sau khi đưa ra quyết định, Nhạc Trọng thông báo một chút lập tức tiến vào hướng thành phố Tân Tề.Cao thủ dưới trướng của Nhạc Trọng nhiều như mây không giả, nhưng mà có thể thăm dò thành phố Tân Tề thì hắn vẫn cảm thấy mình tốt nhất.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 703: L4, Tấn Cấp 70.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc trọng yếu, hắn có thể phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật, lợi dụng gai xương thoát ra khỏi thi đàn.

Nếu theo những cao thủ khác hắn ngược lại muốn phân tâm lo lắng an toàn những người này.

Dù sao hắn muốn làm chính là ám sát tang thi chữ Z trong thành phố Tân Tề mà không phải đi đại chiến với tang thi.Nhạc Trọng vừa chui vào trong bóng tối, kỹ năng bị động Hắc Dạ Cường Hóa chợt phát động, ánh mắt của hắn trong đêm tối rõ hơn ban ngày.

Hắn phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật thân hình chớp động đã chui vào trong thành phố Tân Tề.Lúc này ở thành phố Tân Tề một mảnh hoang vu, khắp nơi đều là cổ xe lả tẩ, không có một điểm sinh cơ, ngay cả tang thi cũng không thấy.- Chẳng lẽ tất cả tang thi đều bị tụ tập lại rồi sao?Nhạc Trọng tiến vào thành phố Tân Tề thì nhìn chung quanh.Nhạc Trọng hai tay luân chuyển bắn gai xương vào các căn phòng tạo ra tiếng động.Nhạc Trọng tìm kiếm ban ngày rốt cục phát hiện vô số tang thi hội tụ tại trung tâm chợ thành phố Tân Tề, ở đó tang thi rất đông đảo.- Có lẽ là ở chỗ này!Nhạc Trọng ở trên tòa lầu cao nhìn thấy tang thi rậm rạp chằng chịt, thoáng một phát phỏng đoán vị trí của tang thi chữ Z.Tang thi chữ Z cũng giống như cao tầng của nhân loại là sợ chết, chúng luôn đứng ở chỗ thủ vệ mạnh nhất.Nhạc Trọng đưa mắt nhìn chằm chằm vào trung tâm chợ, hắn tập trung lực chú ý, hai mắt của hắn giống như ánh đèn trong đêm tối vậy.

Tình cảnh chung quanh khu chợ hắn nhìn thấy rõ ràng, vô số hình ảnh bị hai mắt hắn loại bỏ tìm kiếm mục tiêu.Kỹ năng Hắc Dạ Cường Hóa mặc dù đề cao tố chất thân thể của Nhạc Trọng không nhiều, tuy nhiên lại có thể làm cho hắn có điểm thần dị trong bóng tối.

Trong đó ưu điểm lớn nhất là giúp hắn nhìn rõ toàn cảnh trong bóng tối.- Cảm nhiễm giả hệ lực lượng L4.

Có được sức lực và phòng ngự siêu cường.

Có được kỹ năng lây virus, có thể lây sinh mạng thể thành cảm nhiễm giả.- Cảm nhiễm giả hệ nhanh nhẹn S4.

Có được tốc độ khủng bố.

Có được kỹ năng lây virus, có thể lây sinh mạng thể thành cảm nhiễm giả.Nhạc Trọng nhìn qua hai con tang thi cấp 4 này.

L4 có hình thể cao hơn bốn mét, giống như một tòa nhà lớn, toàn thân có lân giáp màu đen bao phủ, hai tay cực lớn vô cùng khủng bố.

S4 thì có hình thể màu xanh, hai chân vừa thô vừa to, hai tay có móng vuốt sắc bén, thân cao một mét năm, một mét sáu.Hai chủng tang thi loại hình cấp 4 này đứng ở trung tâm khu chợ, số L4 hình thể khổng lồ có mười con, mà S4 có hình thể nhỏ nhắn thì có tới hai trăm con.Trừ S4, L4 ra, ở chung quanh khu chợ còn có hơn hai mươi kẻ thôn phệ cấp bảy mươi. hai trăm L3, năm trăm S3.Những tang thi tinh nhuệ này thủ trước siêu thị, phòng ngự ở siêu thị này không ai lọt vào được.Nhạc Trọng nhìn chung quanh và không phát hiện có thứ gì lợi dụng được, hắn trầm tư một hồi, hai tay nhắm ngay siêu thị kia phát động kỹ năng ma viêm.Trong chớp mắt hai luồng ma viêm phong bạo chợt như mưa lửa lao xuống, cái thôn phệ L4, S4, kẻ thôn phệ hoàn toàn.Kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng chính là khắc tinh của đám tang thi, L3, L4 và những tang thi tiến hóa không thể ngăn cản mà bị thiêu cháy, óc của chúng bị ma viêm nấu chín.Bởi vậy hai luồng ma viêm phong bạo giống như tận thế lao xuống đám tang thi, chợt làm bản năng của đám tang thi tiến hóa khởi động.L3, L4 và những tang thi tiến hóa khác không ngừng lao qua phía Nhạc Trọng.

Không ít S4, S3 trực tiếp bị ma viêm của Nhạc Trọng đốt thành tro tàn.Đúng lúc này, từ trong siêu thị cỡ lớn kia truyền ra tiếng rít bén nhọn.

Vô số tang thi chợt lao qua phía siêu thị, ý đồ cứu giá.

Mà những tang thi L3, L4, S3, S4 bị ma viêm của Nhạc Trọng thôn phệ không có nhúc nhích.Rất nhiều tang thi ở trước siêu thị bạo động, vô số tang thi nhảy vào trong lửa ý đồ dùng thân thể của mình dập lửa.Nhạc Trọng tiếp tục phóng thích hai luồng ma viêm phong bạo xuống dưới, vô số tang thi tiến hóa bị ma viêm phong bạo của hắn thiêu đốt, tiêu diệt thật nhiều.Những L3, L4, S3, S4 sức chiến đấu cường hoành bị thi đàn dày đặc lách vào chật như nêm cối, cũng chỉ có thể đủ bất đắc dĩ bị ma viêm của Nhạc Trọng bao phủ và hóa thành tro tàn.

Đồng thời tang thi chữ Z trong siêu thị không ngừng rít gào, những kẻ thôn phệ cấp 70 nhanh chóng lao vào trong lửa chịu chết.Vô số tang thi đẳng cấp cao bị đốt thành tro tàn, từng đạo linh lực cường đại bao phủ thân thể của Nhạc Trọng, giúp cho hắn tấn cấp liên tục.Vốn nếu Nhạc Trọng muốn solo tiêu diệt L4, S4 thì không dễ dàng như vậy.

Đối phương cũng sẽ liên tục né tránh công kích, cho nên hắn không thể giết dễ dàng, nhưng mà bây giờ giết thành chùm thì quá dễ.- Chúc mừng ngài tấn cấp 68, đạt được hai điểm cường hóa tự do."..."

- Chúc mừng ngài tấn cấp 70, đạt được hai điểm cường hóa tự do.- Chúc mừng ngài tấn cấp 70, đạt được một điểm kỹ năng, đồng thời có thể học nhiều thêm một kỹ năng chủ động.Đại lượng tang thi tiến hóa trước người ngã xuống, người sau tiến lên tự động chịu chết, Nhạc Trọng tăng liền ba cấp, thoáng cái đột phá lên cấp 70.Nhạc Trọng đem sáu điểm cường hóa tự do tăng vào nhanh nhẹn, sau đó giữ điểm kỹ năng kia lại.

Hắn muốn trữ điểm kỹ năng tăng kỹ năng ma viêm lên cấp hai.Tang thi vẫn không ngừng lao vào trong ma viêm của Nhạc Trọng bắn ra mà tự sát.

Nhạc Trọng lại dùng hai đoàn ma viêm phong bạo ném vào trong siêu thị kia.Lập tức từ trong siêu thị phát ra tiếng thét vô cùng thê lương, đồng thời cả siêu thị bắt đầu bốc cháy.Nhạc Trọng vỗ hai tay, hai luồng ma viêm phong bạo ném vào trong siêu thị làm lửa cháy mạnh hơn, lầu ba của siêu thị bị đốt cháy hoàn toàn.Răng rắc một tiếng, cửa thủy tinh của siêu thị tầng hai bị nát, một con S4 phá cửa thủy tinh lập tức xông ra bên ngoài.Tất cả L4, S4, kẻ thôn phệ cấp 70 từ trong siêu thị lao ra ngoài, số lượng vượt qua hai trăm con.

Mà L4 giống như xe tăng kia tới ba mươi con.- Thật là lợi hại!

Khá tốt là mình không có lẻn vào siêu thị.Nhạc Trọng nhìn qua hai trăm tang thi tiến hóa cấp 4 từ trong siêu thị lao ra thì cảm thấy may mắn.Nếu ở trong nơi hẹp gập hai trăm tang thi tiến hóa cấp 4 này, quái vật kẻ thôn phệ cấp 70.

Nhạc Trọng cũng không có nắm chắc tất thắng.Nhạc Trọng nhìn thấy những tang thi kia, kẻ thôn phệ từ trong siêu thị lao ra ngoài, vung tay lên, một đoàn ma viêm phong bạo ném thẳng vào trong siêu thị.

Hắn phải đem tang thi chữ Z bức ra khỏi siêu thị.Dưới ma viêm oanh tạc của Nhạc Trọng thì tầng thứ hai của siêu thị cũng bị đốt cháy hoàn toàn, vô số hỏa diễm bay lên.- Không có xuất hiện!

Chẳng lẽ tang thi chữ Z đã trốn vào trong đám tang thi tiến hóa.Nhạc Trọng tâm niệm lóe lên, hai mắt như điện quét qua đám tang thi tiến hóa cấp 4.

Hắn vừa tập trung nhìn thì tình cảnh rõ ràng hơn, tất cả cảnh tượng hiện ra rõ ràng trong mắt.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 704: Ma Viêm Tấn Cấp Cấp Hai.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTừ trong siêu thị kia, chạy ra hơn hai trăm đầu tang thi đều tụ tập thành đoàn, điên cuồng bỏ chạy ra bên ngoài.Đột nhiên trong hơn hai trăm tang thi cấp 4 kia có tiếng rít lên, vô số tang thi chung quanh lập tức tránh ra một con đường cho đám tang thi cấp 4 chạy đi.Nhạc Trọng nhìn đám tang thi cấp 4 này và hào quang trong mắt lóe lên, một chiếc mô tô nhanh chóng hiện ra, hắn nhanh chóng điều chỉnh cái cơ quan pháo của xe mô tô, điên cuồng bắn vào đám tang thi tiến hóa cấp 4.Trong chớp mắt, mấy ngàn viên đạn bắn vào trong đám tang thi.Dưới oanh kích của đạn dược, thân thể một ít S4 hiện ra lỗ máu cực lớn, kẻ thôn phệ cấp 70 cũng bị thương.

Nhưng mà viên đạn bắn lên người L4 bị dội ra ngoài, không ảnh hưởng gì cả.

Không có cách nào tổn thương nó mảy may, ngay cả rung chuyển cũng không được.- Tang thi thật khủng khiếp.Nhạc Trọng nhìn thấy cơ quan pháo cũng không bắn thủng lân giáp của L4 thì trong nội tâm hít khí lạnh.Cơ quan pháo bắn vào người của L4 cũng như không, lúc này nhân loại có vũ khí nóng mạnh nhất chỉ có đạn pháo, xe tăng, đạn đạo, hoả tiễn các loại.

Chiến xa bộ binh chống lai jL4 là không có khả năng, chỉ có thể bị một quyền đánh dẹp.Cơ quan pháo bắn vào trong đám tang thi thì tang thi chữ Z hoảng sợ rít lên.

Đột nhiên nó phát ra tiếng kêu thê lương.

Dưới tiếng rít này có mấy trăm con S3 lập tức lao ra bổ sung vào.- Phát hiện mục tiêu!Nhạc Trọng ánh mắt như điện, hắn thoáng cái nhìn ra vị trí phát ra tiếng rít, rất nhiều tang thi thân thể đều có chút rung rung, run rẩy là vì tiếng rít này.

Chỉ có một con L4 cực kỳ đặc thù, ở trong tiếng rít này không có động tác gì khác.Nhạc Trọng tập trung mục tiêu thì gai xương bắn loạn xạ.

Chèo chống thân thể của hắn nhanh chóng lao qua hướng của con tang thi chữ Z.

Đồng thời hắn vung tay lên, một đoàn hỏa diễm phong bạo cuốn qua con tang thi chữ Z.Giống như cảm giác được nguy hiểm, tang thi chữ Z lập tức rít gào lên, tất cả S3, S4 trực tiếp nhảy qua ngăn cản ma viêm phong bạo.

Trở thành thứ ngăn cản hỏa diễm.Tất cả L4, S4 cũng bị tang thi chữ Z bỏ qua, biến thành tấm mộc của nó.

Ma viêm khủng bố thiêu đốt tang thi thành tro tàn, sau khi thiêu đốt một thời gian ngắn thì tang thi cấp 4 cũng bị nấu chín não.Nhạc Trọng ở trên tòa nhà cao tầng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ của hắn vượt qua Thiểm Điện cấp hai.

Đạt tới mức gấp hai mươi hai lần người bình thường.

Hắn trong mười giây đồng hồ ngắn ngủi vượt qua mấy trăm mét, từ trên tòa nhà nhảy xuống.

Chỉ một ngón tay và gai xương bắn qua, sau đó giống như Spider Man lao thẳng qua phía tang thi chữ Z.Hai con S4 còn sót lại từ trong thi đàn nhảy lên.

Đúng là cái nhảy lên mười lăm mét, hung hăng trảo qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ở giữa không trung nhảy người lên.

Thân thể của hắn có gai xương bắn ra ngoài, hai con S4 trực tiếp bị chặn thành hai đoạn, máu đen văng khắp nơi.Nhạc Trọng một kích chém giết hai đầu S4 thì vung tay lên, một đoàn ma viêm phong bạo trực tiếp đánh vào đầu của Z trên người L4.Dưới hoảng sợ, con tang thi chữ Z trên người L4 thoáng cái rít gào lên, từng đạo súng tinh thần khủng bố, sóng âm trùng kích vào người Nhạc Trọng.Tinh thần lực của Nhạc Trọng tinh thần lực, và cường độ thân thể đạt tới tình trạng khủng bố, tinh thần trùng kích, sóng âm trùng kích chỉ làm hắn chau mày mà thôi.Sau một khắc, đoàn ma viêm phong bạo thoáng cái bao phủ L4 hoàn toàn, bắt đầu đốt cháy thân thể L4.Thân thể của L4 ngay cả cơ quan pháo cũn ngăn cản được, ma viêm cấp 4 cũng không thể thiêu đốt người của nó.

Thời điểm ma viêm bao phủ người của nó, một đầu Z2 điên cuồng từ trên người của L4 nhảy ra, chạy ra bên ngoài.- Đi chết!Nhạc Trọng nhìn thấy đầu Z2 từ trong người L4 nhảy ra ngoài, một đoàn hỏa diễm phong bạo bao phủ Z2.Con Z2 phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó bị ma viêm đốt thành tro tàn.Con Z2 vừa chết toàn bộ tang thi bắt đầu sụp đổ, đám tang thi còn sót lại chạy ra bốn phương tám hướng.Những tang thi tiến hóa cấp 3, 4 điên cuồng nhào qua phía Nhạc Trọng, máu thịt của nhân loại là mỹ vị của chúng.Nhạc Trọng lập tức co gai xương bay lên cao, thoát khỏi vô số tang thi dây dưa.

Hắn liên tiếp sử dụng ma viêm là kỹ năng cường đại, tinh thần lực, thể lực tiêu hao cực kỳ to lớn.

Tiếp tục chiến đâu với tang thi là không sáng suốt, thế nhưng mà như vậy quá nguy hiểm, không cẩn thận là bỏ mạng.Thân hình của Nhạc Trọng thân lóe lên đi tới cửa siêu thị, lúc này cả siêu thị cũng bị hỏa diễm thiêu đốt.

Trong phạm vi một trăm mét quanh siêu thị lộ ra từng mảnh tro tàn và thi thể L4.Nhạc Trọng dùng ma viêm phong bạo có thể dễ dàng đốt tang thi thành tro tàn, nhưng mà da của L4 quá cứng, muốn đốt thành tro tàn phải thật lâu mới được.Nhạc Trọng lợi dụng gai xương nhảy vào trong siêu thị, mười hộp báu màu xanh, hai mươi lăm hộp báu màu trắng, hơn hai ngàn sinh tồn tệ cuốn lên không.

Hắn đem toàn bộ bảo vật thu vào trong túi, chợt trực tiếp biến mất trong bóng đêm.Nhạc Trọng vừa về tới nơi trú quân thì kiểm kê chiến lợi phẩm.- Hảo hảo!

Lần này phát tài.Nhạc Trọng kiểm kê chiến lợi phẩm.

Trong mắt tràn ngập cuồng hỉ.Lúc này Nhạc Trọng mạo hiểm ám sát tang thi chữ Z, thu hoạch cực kỳ phong phú.

Tổng cộng thu hoạch hai mươi lăm bản kỹ năng.

Trong đó tám bản kỹ năng cấp hai, mười ba kỹ năng cấp ba, bốn bản kỹ năng cấp bốn.Trong kỹ năng cấp ba có biến thân người sói, biến thân báo nhân, biến thân miêu nhân, biến thân hiệp sĩ rừng rậm, Hỏa Diễm Phong Bạo, băng tuyết chi mâu, triệu hoán bạo hùng, trọng lực thao túng, thân thể sắt thép, phân thân, tiềm hành, tụ khí, nguyên tố thuẫn.Trong kỹ năng cấp bốn có cố hóa thể lực cấp hai, thao túng ma viêm cấp hai, di động cao tốc cấp hai, thân thể sắt thép cấp hai.- Kỹ năng cấp ba, băng tuyết chi mâu.

Ngưng tụ một băng mâu cực lớn công kích địch nhân.

Tiêu hao tinh thần lực 30 điểm.

Phi pháp sư chức nghiệp mỗi ngày chỉ có thể dùng kỹ năng một lần.- Kỹ năng cấp ba, triệu hoán bạo hùng.

Triệu hoán một con bạo hùng to lớn công kích địch nhân.

Tiêu hao tinh thần lực 20 điểm.- Kỹ năng cấp ba, thân thể sắt thép.

Kỹ năng bị động, sau khi học tập kỹ năng, thân thể con người cứng như sắt thép.

Học tập kỹ năng này thì cường độ thân thể không có trang bị đạt tới 120 điểm.- Kỹ năng cấp ba, phân thân.

Tiêu hao 40 điểm tinh thần lực có thể chế tạo ra một phần thân.

Ngươi có phân thân sẽ nhìn được tầm mắt của phân thân, đồng thời phân thân có được 10% thuộc tính của bản thể, Phân thân không kế thừa bất cứ kỹ năng nào của chủ thể.- Kỹ năng cấp ba, tụ khí.

Tiêu hao bản thân 30% thể lực.

Lực công kích lập tức bạo phát 30%.- Kỹ năng cấp ba, nguyên tố thuẫn.

Tiêu hao 30 điểm tinh thần lực ngưng tụ ra một mặt nguyên tố ma pháp thuẫn thủ hộ bản thân.

Nguyên tố ma pháp thuẫn có thể ngăn cản công kích ma pháp nguyên tố hệ.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 705: Kiếm Chỉ Nghiêm Châu. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Kỹ năng cấp bốn: cố hóa thể lực cấp hai.

Học tập nên kỹ năng này thể lực vĩnh cửu gia tăng 55 điểm thể lực.

Học tập kỹ năng cần kỹ năng cố hóa lực lượng cường hóa cấp ba.

Hơn nữa tiêu hao hai điểm kỹ năng.- Kỹ năng cấp bốn: di động cao tốc cấp hai.

Phát động kỹ năng thì nhanh nhẹn lập tức bạo tăng 80 điểm, phát động kỹ năng cần tiêu hao 30 điểm thể lực.

Thời gian sử dụng năm phút.

Học tập kỹ năng này cần phải có kỹ năng di động cao tốc cường hóa ba lần, hơn nữa tiêu hao hai điểm kỹ năng.- Kỹ năng cấp bốn: thân thể sắt thép cấp hai.

Thân thể người cứng như sắt thép.

Học tập kỹ năng cần thân thân thể sắt thép cường hóa ba lần, hơn nữa tiêu hao hai điểm kỹ năng.Nhạc Trọng nhìn đống kỹ năng trong tay và trầm tư sau đó học tập thân thể sắt thép, kỹ năng phân thân.

Hai đạo tinh quang chớp động.

Trong thức hải của Nhạc Trọng có hai đạo phù văn màu đen.Sau khi học tập kỹ năng thân thể sắt thép, phối hợp thân thể của Nhạc Trọng có cường độ cao 181 điểm thì dù đạn súng máy cũng không bắn thủng, cũng không cách tổn thương hắn.

Hắn đã trở nên cường đại hơn.Đương nhiên súng máy hạng nặng không bắn thủng thân thể Nhạc Trọng nhưng mà viên đạn ẩn chứa lực trùng kích mạnh mẽ.

Cái lực trùng kích này vẫn làm hắn bị trọng thương.Mười mấy hộp báu màu xanh.

Có bảy mở ra bảo vật, trừ chuyện đó ra còn có bốn bảo vật cấp bốn.

Trong đó một kiện là súng bắn tỉa chim ưng.- Tứ cấp bảo vật: Hắc Phong Câu.

Móc câu vô cùng sắc bén.- Tứ cấp bảo vật: Hắc Cương Lang Nha Bổng!

Lang Nha bổng nặng hơn một tấn, vô kiên bất tồi, không có gì không phá.- Tứ cấp bảo vật: Đại Lực Thủ Sáo.

Sau khi trang bị lực lượng +15.Nhạc Trọng trang bị Đại Lực Thủ Sáo và lực lượng tăng thêm 5 điểm ( thay cho bao tay lực lượng), lực lượng của hắn đạt tới 100 điểm, có được lực lượng gấp mười lần người bình thường.Một đêm bình tĩnh, mất đi tang thi chữ Z chỉ huy thì đám tang thi kia không còn uy hiếp Nhạc Trọng được.Sáng sớm hôm sau, Hồ Nghị chợt thống soái doanh bọc thép tấn công vào thành phố Tân Tề.Ở trong thành phố Tân Tề tuy vẫn còn có không ít tang thi, thế nhưng mà chúng đã không hình thành nên quy mô, chỉ có thể mặc cho doanh bọc thép và cao thủ của Nhạc Trọng xoắn giết.Đồng thời Nhạc Trọng cho quân tấn công liên tục, đầu nhập vào trong chiến đấu, giống như thái sơn áp đỉnh, không ngừng tiêu diệt tang thi trong thành phố Tân Tề.Khi doanh tinh nhuệ tiến vào, tiêu diệt tang thi diễn ra liên tục một tuần, cả thành phố Tân Tề lúc này tang thi bị quân của Nhạc Trọng tiêu diệt hoàn toàn.- Chúc mừng ngài, thu phục thành phố Tân Tề, đạt được danh xưng thành phố Tân Tề thu phục giả!

Danh xưng này giúp ngài sáu đại thuộc tính +2.

Danh xưng không cách nào lập lại!

Hiệu quả cường hóa của danh xưng có thể điệp gia!- Ngài mang binh thu phục thành phố Tân Tề đạt được +3 cường hóa, đạt được sáu điểm thuộc tính.- Ngài mang binh thu phục thành phố Tân Tề, đạt được 10000 sinh tồn tệ!- Ngài mang binh thu phục thành phố Tân Tề, đạt được phòng hộ y cấp bốn!- Ngài mang binh thu phục thành phố Lũng Hãi, đạt được 1 điểm kỹ năng!Nhạc Trọng vừa tiêu diệt tang thi trong thành phố Tân Tề thì trong đầu của hắn vang lên âm thanh của hệ thống.- Tốt!

Thăng cấp ma viêm cấp hai!Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm vui mừng lập tức lựa chọn cường hóa ma viêm cấp hai.Nhạc Trọng có kỹ năng ma viêm chui vào trong đầu của hắn hóa thành phù văn, đồng thời thân thể của hắn hai điểm kỹ năng biến mất, hóa thành hào quang cường hóa kỹ năng ma viêm, hóa thành một đạo nước lũ màu xanh, ở trong ý thức hải cường hóa cho phù văn ma viêm cấp hai.Loại huyền ảo khi hình thành phù văn này diễn ra một lúc, trong thức hải của Nhạc Trọng có âm thanh vang lên.- Chúc mừng ngài kỹ năng ma viêm thăng cấp lên cấp hai.Kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng tăng lên cấp hai thì tâm niệm của hắn tùy ý chấn động, hắn có thể biết được ma viêm vô cùng đáng sợ.

Hao phí tinh thần lực còn tăng lên nhiều lần so với khi kỹ năng ma viêm +4 uy lực còn mạnh hơn gấp đôi.Trong thành phố Quý Trữ này đã gần khôi phục lại, khắp nơi đều là đám người bận rộn, cơ hồ nhìn không được một ai rãnh rỗi.

Trong thành thị máy móc nổ vang, vô số công nhân tiến vào trong xưởng chế tạo quần áo, vũ khí, đồ hộp, thực phẩm phụ phẩm các loại vật tư quân dụng.Người sống sót của thành thị này cũng chuyển động, biến thành cỗ máy chiến tranh không ngừng phát huy khả năng của mình.Ở trong thành phố Quý Trữ này cũng tràn ngập người sống sót.

Không ít người sống sót cũng đã biết rõ Nhạc Trọng điều động đại quan chinh chiến với tang thi ở bên ngoài.

Trận chiến tranh này quan hệ tới tiền đồ cả thành phố Quý Trữ.Nếu như Nhạc Trọng thắng lợi, uy vọng của hắn càng cao.

Mà một khi hắn thất bại, đại bại, như vậy vô số bọn đầu trâu mặt ngựa đều nhảy vào cắn một cái.Nhạc Trọng tại thành phố Quý Trữ uy vọng xác thực rất cao, nhưng mà hắn cũng có không ít địch nhân ẩn nấp.

Đồng thời trong quân đội của hắn sẽ có người có dị tâm khi hắn thất bại.Một gian phòng dân, năm nam nhân gặp nhau tiến hành thương nghị.Một gã nam tử trung niên nói:- Thành phố Tân Tề bên kia có hơn hai trăm vạn tang thi, Nghiêm Châu bên này có ba trăm vạn tang thi.

Tang thi hai bên hợp lại cũng đạt sáu trăm vạn tang thi.

Trong tay hắn chỉ có một vạn quân, này làm sao có thể đánh thắng được?Một gã người tiến hóa trẻ tuổi lạnh lùng nói:- Hừ!

Nhạc Trọng này quá ngu xuẩn, quân đội của hắn lần trước may mắn đánh bại trăm vạn tang thi.

Hắn quá tự đại.

Lần đầu tiên đánh bại thi đàn là nhờ may mắn, lúc này không phải là vận khí tốt a.Một tên nam tử da đen dáng người khôi ngô cười lạnh, nói:- Đúng là như thế!

Chỉ cần hắn một trận chiến bại.

Chúng ta lập tức phát động.

Đến lúc đó cả thành phố Quý Trữ!

Cả Quảng Tây đều là địa bàn của chúng ta!Trong một góc của thành phố Quý Trữ, một tiểu đoàn thể đều tụ tập cùng một chỗ cẩn thận thương nghị cơ hội cắn trả Nhạc Trọng.Lúc này thành phố Quý Trữ bị Nhạc Trọng kinh doanh giống như thùng sắt, một ít thế lực nhỏ không có khả năng đầu cơ trục lợi.

Nhưng mà chỉ cần Nhạc Trọng vừa bại.

Bọn họ mới có cơ hội cắn trả Nhạc Trọng.Một tên chiến sĩ cưỡi xe gắn máy chạy vào trong thành phố Quý Trữ và mang theo tin tức bạo tạc:- Nhạc Trọng thủ lĩnh đã mang binh thu phục thành phố Tân Tề.

Cả thành phố Tân Tề đã hoàn toàn bị đại quân chiếm lĩnh.- Nhạc Trọng vạn tuế!- Quá tốt!

Chúng ta lại thu phục một tòa thành thị!"..."

Tin tức bạo tạc này chấn động và quanh quẩn trong thành phố Quý Trữ bên, vô số người sống sót đều hoan hô từ trong nội tâm của mình.Thu phục một thành thị có ý nghĩa hàm xúc, trong thành thị đại lượng vật tư trước tận thế rơi vào trong tay thế lực Nhạc Trọng.

Bọn họ là những người sống sót sẽ nhận được một chút trong đó, tương lai càng có thêm hi vọng.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 707: Tấn Công Nghiêm Châu.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTiểu Thanh nhìn thấy những tinh hạch này và lập tức vui mừng và hưng phấn nuốt vào bụng.Sau khi Tiểu Thanh ăn chục viên tinh hạch cấp hai và cấp ba thì lập tức mê man, trực tiếp nằm trên mặt đất, lâm vào trong lúc ngủ say, bắt đầu tiến hóa lột xác.Những con dị thú tiến hóa lột xác thời điểm này sẽ ở trong hang ổ hoặc là được cả tộc đàn đông đảo bảo hộ.

Tiểu Thanh trở thành biến dị thú phục tùng Nhạc Trọng thì trên cơ bản sẽ tiến hóa bên cạnh Nhạc Trọng.

Nó thập phần tín nhiệm chủ nhân Nhạc Trọng.Đồng thời ở trong chiếc trực thăng vận tải lớn có hai nữ nhân đi ra ngoài.

Hai nữ nhân một lớn một nhỏ này là Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu.

Trừ chuyện đó ra trong trực thăng vận tải còn có hơn mười chiến sĩ, mỗi một gã chiến sĩ trên người mang theo khí tức thiết huyết.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ cùng Diêu Diêu hai mỹ nhân một lớn một nhỏ thì tươi cười, nói:- Thanh Vũ, Diêu Diêu.

Các người tới rồi!Kỷ Thanh Vũ nhìn Nhạc Trọng và nói:- Lộ Văn, Nhã Đồng các nàng bảo tôi hỏi anh, anh khi nào thì quay về?Tuy Kỷ Thanh Vũ khẩu khí cực nhạt, Nhạc Trọng lại cũng nghe ra được bất mãn trong đó.

Hiển nhiên nàng cũng có chút tức giận vì Nhạc Trọng vẫn ở lại Quảng Tây bên này.Trước mắt Nhạc Trọng có được ba địa bàn, Quảng Tây, Thái Lan, Lũng Hải.

Trong đó Quảng Tây nhân khẩu nhiều nhất và tiềm lực phát triển cực lớn.

Nhạc Trọng vẫn ở lại bên Quảng Tây, thành phố Lũng Hãi bên kia cũng có chút người bất mãn.

Dù sao Nhạc Trọng trước tiến đánh hạ chính là thành phố Lũng Hãi bên kia.

Một khi Nhạc Trọng trường kỳ dừng lại ở Quảng Tây, Quảng Tây bên này sẽ trở thành trung tâm của các thành thị.Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Nghiêm Châu!

Đánh chiếm Nghiêm Châu xong tôi sẽ về!Nghiêm Châu là mục tiêu trọng yếu nhất trước mắt của Nhạc Trọng trước.

Một khi đánh hạ Nghiêm Châu, thế lực của Nhạc Trọng sẽ có súng ống, đạn dược và đạn pháo tiếp tế không ngừng.

Đồng thời Nghiêm Châu cũng sẽ trở thành trung tâm trụ cột quân sự của thế lực Nhạc Trọng.Kỷ Thanh Vũ nhàn nhạt ứng một tiếng, sau đó nhìn qua hai mươi tên chiến sĩ và nói với Nhạc Trọng:- Cái này hai mươi cao thủ trong chiến đoàn.

Mỗi một người đều là người cường hóa trên cấp 50, sẵn sàng nghe lệnh của anh.- Tốt!Nhạc Trọng nhìn qua hai mươi cao thủ tinh nhuệ này và gật đầu thỏa mãn.Người cường hóa đẳng cấp trên 50 đều là tinh anh trong tinh anh, không biết săn giết bao nhiêu tang thi, biến dị thú.

Tinh anh như vậy có thể dễ dàng tiêu diệt hai ba trăm tang thi.

Cường hoành thậm chí một người tiêu diệt một ngàn tang thi.

Hai mươi cao thủ tinh nhuệ này có thể so sánh với một doanh.Kỷ Thanh Vũ hỏi:- Khi đi tới đây tôi đã thấy rồi!

Hiện tại có rất nhiều tang thi đang tụ tập qua hướng Nghiêm Châu.

Số lượng không dưới trăm vạn, anh định như thế nào?Nhạc Trọng hết sức nghiêm túc nói ra:- Điều động toàn bộ chủ lực đánh chiếm Nghiêm Châu!

Trước khi thi đàn tập hợp, đánh hạ Nghiêm Châu.

Tiêu diệt tang thi chữ Z trong đó.Kỷ Thanh Vũ nói:- Anh có nắm chắc không?Nhạc Trọng tự tin cười nói:- Ta có bảy thành nắm chắc có thể đánh hạ Nghiêm Châu.Nhạc Trọng lúc này đã mang toàn bộ vốn liếng và nội tình ra rồi, 40 chiếc xe tăng, 122 pháo tự hành, 155 li súng lựu đạn, 40 xe phóng hỏa tiễn, chiến xa bộ binh và đủ loại vũ khí khác.

Các loại đạn dược chồng chất như núi, hắn còn có một tới hai vạn tinh nhuệ, nếu như giao chiến với trăm vạn tang thi bình thường thì hành hạ chúng tới chết.

Tuy tại Nghiêm Châu có mười vạn tang thi tiến hóa, Nhạc Trọng vẫn không sợ hãi chút nào.Hồ Nghị thống lĩnh đệ nhất bọc thép doanh, doanh thứ tư, doanh thứ tám, doanh thứ chin vừa mới đẩy mạnh tới cửa ra vào củaNghiêm Châu.

Hơn hai mươi vạn tang thi tiến hóa như nước lao ra công kích doanh thứ tư của Hồ Nghị bên này.Quân của Nhạc Trọng đã sớm trú đóng ở các nơi rồi, đào ra vô số rãnh sâu, có các loại hàng rào trúc, lại có vô số dây thép đang cản đường, khu vực hàng rào dây thép cực rộng lớn.Hơn hai mươi vạn tang thi tiến hóa hình thành thi hải, nghênh đón chúng chính là vô số hỏa lực, từng viên đạn của 122 súng lựu đạn, súng phóng lựu oanh kích có rất nhiều tang thi biến thành tro tàn.Oanh!Oanh!Đất rung núi chuyển giống như sơn băng địa liệt, pháo kích mạnh mẽ cũng không có đình chỉ.

Dưới hỏa lực này có vô số tang thi chết ngay lập tức.Một đầu L3 đao thương bất nhập, ngay cả cơ quan pháo cũng không giết được nó.

Loại tang thi này nếu không có vũ khí hạng nặng thì mình nó đủ tiêu diệt một doanh.

Chính là có tồn tại khủng bố như vậy, ở dưới hỏa lực mạnh mẽ bao phủ như thế này vẫn biến thành tro tàn.Ở trong thi đàn thì tất cả L4 cao bốn mét giống như xe tăng nghiền áp qua.

Một phát đạn pháo 122 li bắn lên người của L4 và nổ tung một cái, con L4 kia lập tức đứt gãy tứ chi, như một tòa nhà bị sụp đổ, đầu lăn qua một bên, chết tại chỗ.Uy lực của pháo hạng nặng bây giờ mới được bày ra đầy đủ, vô số tang thi dưới hỏa lực này hóa thành tro tàn.- Đáng tiếc!

Nếu như có đủ pháo và đạn dược, tang thi căn bản không tính là cái gì.Nhạc Trọng đứng ở tuyến đầu nhìn thấy vô số tang thi tiến hóa ngã xuống và cảm thấy đáng tiếc.Nếu như có được đạn dược vô hạn, có thể có được sức chiến đấu vô hạn, tiếp tế không đoạn thì cơ hô bất bại, hơn một ngàn vạn tang thi cũng dễ diệt.Pháo kích hủy diệt cày qua chiến trường một lần, hỏa lực khủng bố bao trùm mạnh mẽ, rất nhiều tang thi hóa thành tro tàn.Hỏa lực ngừng lại, ở trên chiến trường chỉ còn lại không tới sáu vạn tang thi tiến hóa.

Tổng cộng có bốn vạn tang thi chết trong chiến đấu.Trong sáu vạn tang thi đó còn có bốn đầu L4 cùng gần năm mươi đầu L3.

Những tang thi L4 này chính là quái vật khủng bố trên chiến trường, ai cũng dễ dàng nhận ra nó.Sáu vạn tang thi còn lại không ngừng công kích qua trận địa của nhân loại, trong bọn chúng không có tang thi chữ Z chỉ huy, cho dù chết sạch chúng cũng không sợ hãi, đây mới là chỗ khủng bố của chúng.Rất nhiều tang thi loại hình chữ S tốc độ nhanh xung phong lên trước, chúng chạy nhanh tới và không ngừng vấp dây thép và ngã xuống, sau đó bị tang thi ở phía sau đạp vụn, những dây thép gán chân này là dùng cho tang thi chữ S, ngay cả tang thi L3 lực lượng vấp ngã cũng bị đạp vụn.Một lưới sắt, hàng rào, gai nhọn xuất hiện, ngăn cản một ít tang thi chữ S xong, những tang thi chữ S bị ngăn cản thì nhân loại lập tức bắn vào đầu của chúng.Nhưng mà tiệc vui chóng tàn, dám L3 với tư cách chủ lực cho nên xung phong lên trước, chúng dùng sức xé, cái gì lưới sắt, hàng rào, gai nhọn đều nát bấy, mang theo tang thi tiến hóa toàn bộ lao qua phía nhân loại.Một viên đạn pháo bắn lên người của L3, L4, trừ trực tiếp trúng mục tiêu những là đám L3, L4 ra, sóng xung kích không làm gì được L3, L4 mảy may.Vô số viên đạn, viên đạn súng máy hạng nặng bắn lên người của L3, L4 đều bay ra ngoài, không cách nào tổn thương chúng mảy may.

Cho dù là đạn súng máy hạng nặng 12.

7 li bắn lên người của L3 thì lực trùng kích chẳng làm gì được L3 mảy may, nhưng mà hành động của chúng hơi chậm lại.

Về phần L4, viên đạn súng máy hạng nặng cơ bản chẳng làm gì được chúng cả.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 708: Thế Như Chẻ Tre. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng nhìn thấy đám L3, L4 trong nội tâm chậm rãi thầm nghĩ.Những con L3, L4 trên chiến trường phát huy tác dụng vượt xa S4, chúng giống như xe tăng không bị phá hủy, chúng sẽ xé rách tất cả lực phòng ngự ngăn cản đường của chúng.

Đặc biệt là những con L4 khủng khiếp, cho dù là xe tăng cũng bị chúng lật tung.- Đi theo tôi!Kỷ Thanh Vũ nhìn những con L3, L4, nhìn thấy một đám L3, L4 hình thành quân đoàn quái vật tiến lên.Diêu Diêu cùng hai mươi tên chiến sĩ tinh nhuê đẳng cấp trên 50 đi theo Kỷ Thanh Vũ phóng lên phía trước.- Lại để cho doanh thứ hai dừng công kích.Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ phát động công kích thì ra lệnh cho một quan quân.Nói xong, Nhạc Trọng thân hình chớp động lao qua phía Kỷ Thanh Vũ bên kia.

Đối mặt đám L4 khủng khiếp kia, Nhạc Trọng vẫn lo lắng Kỷ Thanh Vũ không an toàn.Dùng L4 có được lực lượng khủng bố, một quyền đánh trúng Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng phải trọng thương.

Cường độ của hắn cao hơn người bình thường, thế như mà dù là người tiến hóa trúng một quyền của L4 thì chỉ có đường chết.Kỷ Thanh Vũ biểu hiện làm cho Nhạc Trọng hai mắt tỏa sáng.

Chỉ thấy nàng thân pháp phiêu dật, giống như tiên tử lao vào trong thi đàn, trong tay một thanh kiếm màu xanh ngưng tụ ra một kiếm khí dài một mét chém tới, trong tay nàng thân kiếm màu xanh không ngừng huyễn hóa ra bóng kiếm trùng trùng điệp điệp, đầu lâu của đám L3 trực tiếp bị nàng một kiếm chém bay, máu đen văng khắp nơi.Kỷ Thanh Vũ xuyên thẳng qua đám thi đàn, đầu lâu vô số tang thi bay vụt, nàng rất nhanh đã lao tới trước người của L4, thân hình nhoáng một cái, né qua một quyền của L4, sau đó trên chân thoát ra thanh sắc quang mang, nàng hiện ra sau lưng của L4 và một kiếm đâm vào đầu của L4, một kiếm hung mãnh nào đâm vào đầu của L4 và xuyên qua óc của nó.- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ một kiếm giết chết con L4 nhịn không được trong nội tâm khen một câu.Kỹ năng của Kỷ Thanh Vũ toàn bộ đều là cận chiến, thế nhưng mà những kỹ năng này phối hợp với kiếm pháp của nàng, làm nàng thực lực đáng sợ.

Nếu là như bị nàng cận thân, dưới trướng của Nhạc Trọng không mấy người là đối thủ của nàng.Ở chỗ khác thân hình Diêu Diêu giống như hóa thành lưu quang, tốc độ vượt qua Thiểm Điện cấp hai và xuyên thẳng qua đám tang thi khủng bố, nàng mấy lần chớp động không biết như thế nào xuất hiện trên đầu của L4, cầm mưỡi khoan màu đen dài chừng một mét dâm vào đầu của L4 kia.Mũi khoan màu đen kia quay tròn, trực tiếp xuyên qua đầu cứng rắn của con L4, trực tiếp quấy não của nó thành bùn nhão.Tiêu diệt mười bốn tang thi xong, gương mặt nhỏ nhắn của Diêu Diêu tái nhợt, trực tiếp quơ lấy kiện bảo vật, thân hình chớp liên tục biến mất trong thi đàn không thấy gì nữa.Ở chỗ khác Kỷ Thanh Vũ chém giết một con L4 xong, cũng lập tức hướng cấp tốc lui ra phía sau.

Hai người bọn họ xuất kỹ năng mạnh mẽ lui ra khỏi trận địa tang thi, bản thân tiêu hao thể lực, tinh thần lực cũng cực kỳ to lớn.Thời điểm Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu lui bước thì rất nhiều phong nhận, hỏa diễm nóng rực và trường mâu tràn ngập xỏ xuyên qua, các loại kỹ năng điên cuồng xuyên qua người L3, mở đường máu cho Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu lui về.Hiển nhiên phối hợp đoàn chiến vô cùng mạnh mẽ, bọn họ dùng Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu hai nữ làm hạch tâm cận chiến, cường giả còn lại làm phụ trợ.Thời điểm này đặc chiến doanh tiếp ứng cho Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu quay về, Nhạc Trọng vung tay lên, một trường mâu hỏa diễm lập tức xuyên qua đầu của L4.Oanh một tiếng vang thật lớn, hỏa diễm khủng bố nổ tung, đầu của L4 bị đốt thành tro tàn.Thân thể L4 to như tòa nhà lập tức ngã xuống.- Thật mạnh!Những cao thủ đặc chiến doanh nhìn thấy Nhạc Trọng một kích đã diệt được L4 thì trong lòng rùng mình.

Bọn họ không ai có thể như Nhạc Trọng hời hợt trực tiếp tiêu diệt L4.Một kích của Nhạc Trọng miểu sát L4 thì lập tức hiện ra từng đoàn ma hỏa giống như đạn pháo bao phủ đám L3.Oanh!Oanh!Âm thanh nổ tung không ngừng, còn sót lại hơn mười đầu L3 đều bị Nhạc Trọng dễ dàng tiêu diệt, kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng sau khi tấn chức thì uy lực đáng sợ, chém giết L3 không ngừng ngưng tụ trường mâu ma viêm, chỉ cần tiện tay bắn ra một ma viêm nhỏ là tiêu diệt được rồi.Mấy con L4, L3 đều bị Nhạc Trọng tiêu diệt thì tang thi còn sót lại lính của Nhạc Trọng dùng công sự quấy nhiễu, không cách nào phát huy ra chiến lực mạnh nhất, bị thủ hạ của Nhạc Trọng dùng pháo cối, ống phóng rốc-két, súng lựu đạn, súng máy hạng nặng điên cuồng đồ sát.Nhạc Trọng đã đem vũ khí hạng nặng mà mình tích lũy chuyển tới Nghiêm Châu, không tiếc đạn dược tiêu diệt tang thi.Mặc dù những tang thi này mạnh hơn gấp mười lần, gấp trăm lần, thế nhưng mà quân của Nhạc Trọng có hỏa lực hung mãnh nên dễ dàng tiêu diệt bọn chúng.Không lâu, Nhạc Trọng đem đệ nhất doanh vừa mới chiêu mộ, tinh nhuệ đệ nhất doanh của Long Đằng huyện cũng đầu nhập vào chiến đấu.Chiến đấu liên tục diễn ra suốt một ngày, quân của Nhạc Trọng hao phí nhiều đạn dược và vũ khí, lúc này mới toàn diệt được sáu vạn tang thi tiến hóa còn lại.Sau khi tiêu diệt đám tang thi tiến hóa này, đại quân của Nhạc Trọng đại quân lúc này mới hướng hiện tại tiến thẳng về Nghiêm Châu.- Chúc mừng ngài thu phục thành phố Nghiêm Châu và có danh xưng Nghiêm Châu thu phục giả!

Danh xưng này có thể cường hóa +2 sáu thuộc tính của ngài.

Danh xưng không cách nào lặp lại!

Hiệu quả cường hóa của danh xưng có điệp gia!- Ngài mang binh thu phục Nghiêm Châu đạt được ba đẳng cấp cường hóa, đạt được 6 điểm thuộc tính cường hóa tự do.- Ngài mang binh thu phục Nghiêm Châu, đạt được 10000 sinh tồn tệ!- Ngài mang binh thu phục Nghiêm Châu đạt được phòng hộ y cấp bốn!- Ngài mang binh thu phục Nghiêm Châu đạt được 1 điểm kỹ năng.Nhạc Trọng vừa bước vào Nghiêm Châu thì trong thức hải chợt vang lên tiếng nhắc nhở.Nhạc Trọng nghe được âm thanh trong thức hải thì cả kinh, nói:- Không tốt!

Chẳng lẽ tang thi chữ Z trong Nghiêm Châu đã bỏ trốn?Một gã quan quân đi tới bên người của Nhạc Trọng và trực tiếp báo cáo:- Thủ lĩnh!Tang thi trong Nghiêm Châu đã trốn rồi!

Trước mắt chúng chạy qua hướng Hạc Sơn.Trên bầu trời có phi cơ trinh sát không người lái giám thị động tĩnh tang thi ở Nghiêm Châu, chúng trước tiên phát hiện Nghiêm Châu gần mười vạn tang thi đã chạy trốn.Sắc mặt của Nhạc Trọng đại biến và ra lệnh:- Đáng chết!

Tuyệt đối không thể cho tang thi tụ tập ở hướng Hạc Sơn, nếu không hậu hoạn vô cùng!

Truyền mệnh lệnh của tôi, lại cho Trần Thắng Dũng thủ vững cho tôi, phải ngăn cản hai đám tang thi ở hai phía hợp lưu, nếu bỏ chạy thì tôi sẽ giết hắn!Hướng Hạc Sơn bên kia có một cổ thi đàn hơn bốn mươi vạn đang di động tới, một khi cho tang thi chữ Z và tang thi bình thường tụ tập ở Hạc Sơn thì hình thành uy hiếp cực lớn với Nghiêm Châu.Hạc Sơn Trần Thắng Dũng nhận được lệnh của Nhạc Trọng và sau đó cười khổ, phàn nàn:- Chúng ta bây giờ chỉ có hai ngàn người làm sao ngăn được mười vạn tang thi tiến hóa?30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 709: Thế Như Chẻ Tre. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột gã tham mưu tiến lên nhỏ giọng nói:- Đoàn trưởng!

Nếu không chúng ta dẫn người trốn đi!

Ở lại chỗ này cũng là chỉ còn đường chết, tôi hoài nghi đây là Nhạc Trọng cố ý cho chúng ta chịu chết, tiêu hao lực lượng người Thái Lan.Trần Thắng Dũng cười khổ một tiếng chậm rãi nói ra:- Trốn?

Chúng ta có thể trốn đi đâu?

Một khi chúng ta trốn, chỉ sợ đồng bào của chúng ta sẽ bị đồ sát sạch sẽ.

Người nhà của chúng ta sẽ biến thành đầy tớ.

Hơn nữa đây là Quảng Tây, những người Thái Lan chúng ta chưa quen thuộc địa hình, ngôn ngữ lại không thông.

Một khi mất đi Nhạc Trọng cung cấp tiếp tế, ngay cả một tháng cũng không qua được.Trong mắt của Trần Thắng Dũng hiện ra thần sắc kỳ dị, nói:- Hiện tại chúng ta chỉ có thể phục tùng mệnh lệnh của hắn.

Gắt gao thủ ở chỗ này, nếu như chúng ta toàn bộ chết trận, Nhạc Trọng cũng sẽ thương cảm chúng ta lập nhiều công lao, sẽ đối đãi tốt với gia quyến và đồng bào chúng ta.

Bởi vậy, một trận chiến này chúng ta dù có chết trận cũng không phải là vì Nhạc Trọng, mà là cho tương lai người thân và đồng bào chúng ta.Trần Thắng Dũng người này có đủ thói quen xấu, cũng không phải người hoàn mỹ gì.

Thế nhưng mà hắn lại coi trọng đồng bào, hắn đầu hàng Nhạc Trọng, một mặt là bảo trụ tính mạng của mình.

Một mặt khác cũng là muốn bảo trụ một phần nguyên khí cho Thái Lan.Lúc trước nếu như Nhạc Trọng hạ quyết tâm, vậy hơn mười vạn người Thái Lan sẽ không sống được, chính là ở Bangkok cũng chết thảm trọng, phơi thây vô số.

Trần Thắng Dũng gia nhập Nhạc Trọng cũng là vì muốn như vậy.Trần Thắng Dũng chậm rãi thở dài một hơi nói:- Đi xây dựng công sự đi!

Lúc này chúng ta có thể còn sống hay không là phải xem công sự của chúng ta có tốt hay không.Nghe Trần Thắng Dũng nói vậy thì tên tham mưu lâm vào trầm mặc một lúc, sau đó nhìn qua Trần Thắng Dũng chào theo nghi thức quân đội, trong mắt hiện ra vẻ kiên quyết.Dưới mệnh lệnh của Trần Thắng Dũng thì quân đoàn ba Lương Sơn bên này bắt đâu xây dựng công sự.Có vật tư cung cấp sung túc, sắt thép hàng rào đủ loại, chiến hào, hàng rào, gai nhọn, các loại công sự đơn giản được dựng lên.

Những công sự này tuy đơn sơ, thế nhưng mà đối với tang thi có tác dụng thật lớn.Nếu như không có L3, L4 như vậy xe tăng mở đường, có khả năng tạo tổn thương lớn cho tang thi.Trần Thắng Dũng vừa xây dựng công sự xong không lâu, một đám bốn ngàn con tang thi tiến hóa S1, S2, S3 tốc độ nhanh tạo thành đoàn hiện ra trước mặt của bọn họ, những tang thi chữ S này chính là thám tử mà tang thi chữ Z phái ra dò thám.Theo thời gian qua đi, những tang thi chữ Z trí tuệ ngày càng cao hơn.

Vốn lúc trước chúng chỉ biết ngây ngốc tụ tập thành đàn và xông lên.

Nhưng bây giờ học được cách sử dụng chiến thuật đơn giản.

Còn có thể thấy tình thế không ổn và bỏ chạy.Trần Thắng Dũng nhìn thấy tang thi chữ S này xông lên thì quát lớn:- Đến!Các huynh đệ đánh cho tôi!

Nhất định phải ngăn chúng lại, không thể buông tha con nào, chỉ cần đanh thắng chúng ta sẽ thăng quan phát tài và có lão bà.Được Trần Thắng Dũng ủng hộ thì sĩ khí quân đoàn ba Lương Sơn lập tức tăng lên thật cao.Rất nhanh tang thi chữ S tạo thành đoàn tiến vào công sự và bẫy rập mà Trần Thắng Dũng xây lên, công sự đơn sơ đã phát huy tác dụng.Tang thi S4 có tốc độ nhanh hơn cả Thiểm Điện cấp hai.

Nếu như chiến đấu bình thường, một đầu S4 đủ giết một liên đội.

Thế nhưng mà dưới công kích vào công sự, hơn mười đầu S4 vấp phải dây théo gán chân, hai chân trực tiếp bị cắt bay, ngã nhào trên đất, mặc dù không chết nhưng mất đi tốc độ khiến nó tự ngạo.Tất cả tang thi chữ S ở trước ngã nhào xuống, đám tang thi phía sau giẫm lên làm tổn thương vô số.Cũng có không ít tang thi chữ S vừa tới dây thép thì dừng lại và lui ra sau.Trần Thắng Dũng lại dẫn binh cầm súng điên cuồng bắn vào đám tang thi này, trực tiếp bắn đám tang thi chữ S này thành cái sàng.Trong tiếng súng dày đặc vang lên, đại lượng tang thi chữ S bị bắn chết, trực tiếp bị giết chết tại chỗ, nhưng mà bẫy rập Trần Thắng Dũng bố trí cũng tiêu diệt được hơn ngàn tang thi chữ S ngu xuẩn.Trần Thắng Dũng nhìn qua đám tang thi tiến hóa không ngừng tiêu hao thì cười nói:- Khá tốt!

Cuối cùng ngăn được một lớp.Bốn ngàn tang thi tiến hóa không phải là tang thi bình thường so sánh được.

Một đầu S2 lực sát thương so với tang thi bình thường mạnh hơn gấp mười lần.

Tiêu diệt bốn ngàn tang thi tiến hóa còn khó hơn tiêu diệt bốn vạn tang thi bình thường.- Không tốt!Đột nhiên sắc mặt của Trần Thắng Dũng trở nên vô cùng tái nhợt.Chỉ thấy ở phương xa xuất hiện mười con tang thi L4 cao bôn mét xông qua.Tốc độ của L4 nhanh nhẹn gấp bốn lần người bình thường, thế nhưng mà thân thể của nó cực lớn, mỗi bước bước ra đều gấp ba lần người thường.

Lần này nó toàn lực chạy tới cũng gấp mười hai lần người thường.

Đây là tốc độ cực kỳ khủng bố, nó một khi toàn lực phát động tốc độ thì giống như xe tăng toàn lực xông tới.Trần Thắng Dũng rống lớn kêu lên:- Nã pháo!Nã pháo!

Toàn lực nã pháo cho tôi!Quân đoàn ba Lương Sơn lúc này bắt đầu tiên cuồng nã pháo, vô số hỏa lực trút xuống đám L4 kia.

Quân đoàn ba Lương Sơn không có trọng pháo, chỉ có bốn mươi khẩu pháo cối.

Lúc này tất cả pháo cối và chiến xa bộ binh lập tức tấn công vào mười đầu L4 hung mãnh kia.Trong hỏa lực hung mãnh, thỉnh thoảng có pháo cối nổ trúng người của L4.

Chúng trực tiếp bị pháo cối tạc nổ một cái lỗ lớn trên thân thể bị bắn trúng, tuy nhiên lại không cách nào xé nát thân thể của chúng.

Còn lại mảnh đạn pháo cối trên người, sóng xung kích không tổn thương tới hắn mảy may.mấy chiếc chiến xa bộ binh dùng cơ quan pháo 25 li bắn phá, thế nhưng mà những viên đạn cơ quan pháo này bắn lên người của L4 chỉ để lại dấu trắng mà thôi, không cách nào xé rách thân thể của chúng.Mười đầu L4 cùng một trăm đầu L3 xông lên trong hỏa lực hung mãnh này, cũng chỉ có hơn ba mươi đầu L3 bị pháo cối nổ chia năm xẻ bảy, tang thi còn lại đạp lên xé đồng bọn lao qua phía bọn người Trần Thắng Dũng.Đặc biệt là những con L4, có vài đầu L4 liên tục bị pháo cối bắn lên người nhưng không có việc trì bước vào khu vực Trần Thắng Dũng bố trí cạm bẫy.

Chúng đá một cái thì dây gán chân cũng bay lên cao.

Hai tay xé thì dây thép đứt đoạn, chúng tiện tay một quyền đánh ra thì hàng rào sụp đổ.

Những công sự hoàn hảo bị chúng phá hủy.- Hoả tiễn!Dùng hỏa tiến chống tăng bắn chúng!Trần Thắng Dũng lớn tiếng rít gào.

Đối mặt với đám L4 đao thương bất nhập này, hắn duy nhất chỉ còn lại súng chống tăng.Vốn ba đoàn ở thành phố Lan Sơn là loại tam lưu và không ổn định cho nên không có hỏa tiễn và khí hạng nặng.

Nhưng mà Nhạc Trọng cân nhắc tới tính trọng đại của chiên dịch này, vẫn giao bốn mươi hỏa tiễn chống tăng cho Trần Thắng Dũng.Dưới mệnh lệnh của Trần Thắng Dũng thì một tên chiến sĩ cầm hỏa tiễn chạy ra tiền tuyến, nhắm trúng L4 và bóp cò.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 710: Đuổi Giết.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột phát đạn hỏa tiễn bắn lên người của L4 và nổ tung, bụi mù mờ mịt tỏa ra.Bụi mù tán di thì chỉ thấy thân thể đám L4 bị bắn ra cái động, nhưng mà cũng chỉ có ba con L4 bị bắn vào đầu chết đi.Còn sót lại bảy đầu L4 thoáng cái đột nhập vào trong quân đoàn ba Lương Sơn và đại khai sát giới.Một đầu L4 vừa sải bước đi tới trước người một tên chiến sĩ, bàn tay lớn vỗ một cái, giống như đập con ruồi, biến thành cảnh thịt nát xương tan.

Nó tiện tay một trảo ném một người lên cao, sau đó rơi vào trong miệng và cắn một cái, vô số máu tươi từ trong miệng của nó chảy ra , cảnh tượng vô cùng khủng bố.Bảy đầu L4 tốc độ cao gấp mười hai lần người bình thường, chiến sĩ bình thường không cách nào đào thoát khỏi tay của nó, chỉ có thể giống như con sâu con kiên bị chúng tiện tay chụp chết hoặc là một ngụm đưa vào trong miệng.Nhìn những con L4 giống như ác ma vậy, quân đoàn ba Lương Sơn lúc này nhìn thấy mà lạnh lòng.

Đao thương bất nhập, lực lớn vô cùng, có được lực lượng vô cùng vô tận, cơ quan pháo, ống phóng rốc-két đều không làm gì được nó, làm sao mà giết?Trong khoảng thời gian ngắn sĩ khí mỗi người dao động, gần như sụp đổ.- Súc sinh!Súc sinh đáng chết!Trần Thắng Dũng nhìn qua bảy con L4 hai mắt đỏ thẫm thì trong lòng hiện ra thần sắc tuyệt vọng.

Nếu như một đầu L4, hắn còn có thể tập trung người cường hóa trong quân đoàn ba Lương Sơn đi lên liên thủ giết chết.

Nhưng mà xuất hiện bảy con thì hắn không có cách nào cả.- Chủ lực của chúng ta sắp tới rồi!Trần Thắng Dũng nhìn thấy bảy con L4 giết vào trong đám người, cơ hồ đem quân đoàn ba Lương Sơn đệ giết sụp đổ và trong mắt hiện ra nét tuyệt vọng.Nhạc Trọng đối với tất cả bộ đội đều có tính thiên hướng, với tư cách lính dòng chính của hắn, vật gì tốt đều được phân phối tới Doanh bọc thép của.

Hồ Nghị chỉ một doanh có bốn mươi chiếc xe tăng, một trăm mười chiếc chiến xa bộ binh, gần trăm khẩu pháo hạng nặng.

Doanh bọc thép thứ nhất chính là quân đoàn mở rộng của Nhạc Trọng, thậm chí lên lữ hoặc sư rồi.Mà Trần Thắng Dũng là quân đội tam lưu không đáng tin, trang bị vũ khí cũng là loại kém nhất, đồng thời còn hạn chế đạn dược.

Thời điểm không có chiến tranh quy mô, chỉ có thể mang theo những viên đạn phục chế.

Chỉ có chiến dịch mấu chốt như hiện giờ mới có thể cầm được đạn mới và đồ tiếp tế.

Ống phóng rốc-két là vũ khí hạng nặng quân đoàn ba Lương Sơn bọn họ càng không có bao nhiêu.

Nếu như bọn họ có ống phóng rốc-két chống tăng, có lẽ còn có lực chiến với L4.Bảy con L4 dẫn đầu công kích thì những bố trí của quân đoàn ba Lương Sơn hoàn toàn sụp đổ, bọn họ điên cuồng bỏ chạy.

Quân đoàn ba Lương Sơn và những người còn lại ý chí chiến đấu sụp đổ.- Hết!

Hết!Trần Thắng Dũng nhìn qua những quân lính bỏ chạy, trong mắt hiện ra thần săc tuyệt vọng.Bảy con L4 khí phách tuyệt luân xé rách phòng tuyến quân đoàn ba Lương Sơn thì nhiều tang thi tiến hóa khác xông vào công kích, một khi những tang thi tiến hóa xông vào trong trận địa quân đoàn ba Lương Sơn thì quân đoàn ba Lương Sơn không có lực phản kháng.

Nếu như không có công sự, ưu thế sức sống.

Một đầu S2, một đầu L2 cũng có thể dễ dàng giết mười tên lính bình thường.Thời điểm Trần Thắng Dũng tuyệt vọng thì trên bầu trời có chín trực thăng vũ trang bay tới, một viên đạn hỏa tiễn từ trên bầu trời lao xuống bắn vào đầu của một con L4 giống như ác ma đang thôn phệ nhân gian, đầu lâu của L4 bị tạc ra một cái lỗ máu to lớn.Con L4 không đầu ngã nhào xuống đất.Nhạc Trọng nhìn qua bảy con L4 và trong tay hiện ra từng đạo ma viêm nóng rực.

Một trường mâu ma viêm đâm vào trong đầu L4 và chợt nổ tung, trực tiếp làm nổ đầu của con L4.- Đó là Nhạc Trọng?Trần Thắng Dũng ngẩng đầu nhìn qua chín chiếc trực thăng vũ trang trên bầu trời và trong nội tâm thầm nghĩ.

Hắn đã giao thủ với mấy con L4 rồi, tự nhiên biết rõ những con L4 khủng bố.

Nhìn thấy Nhạc Trọng hời hợt giết chết L4, làm cho hắn kinh hãi và tràn ngập kính sợ với Nhạc Trọng.- Vạn tuế!- Vạn tuế!Nhìn thấy Nhạc Trọng vừa ra tay là giết chết bảy con L4, quân đoàn ba Lương Sơn bên dưới lập tức hoan hô to lên.

Những con ma quỷ L4 bị Nhạc Trọng diệt sát thì sĩ khí của bọn họ cũn tăng vọt.Trần Thắng Dũng nhìn thấy bảy con L4 bị Nhạc Trọng diệt sát thì lập tức ra lệnh ngay.- Lập tức nghe mệnh lệnh, doanh chín phản công!Doanh chín chính là doanh cao thủ dưới trướng của Trần Thắng Dũng, cũng là vương bài trong tay của Trần Thắng Dũng, lúc này Nhạc Trọng đã tụ thân ra trận, hắn cũng nên biểu hiện một chút.Dưới mệnh lệnh của Trần Thắng Dũng thì một người tiến hóa Thái Lan lập tức gầm lên và mang theo năm mươi cao thủ Thái Lan tạo thành đoàn người cường hóa lao vào trong đám tang thi tiến hóa.

Mục tiêu chủ yếu của bọn họ được xác định là đám L2, L3, không cho chúng xé rách phòng ngự.Nhạc Trọng một hơi ngưng tụ bảy trường mâu ma viêm diệt sát bảy con L4, thoáng cái tiêu hao 140 điểm tinh thần lực cùng 50 điểm thể lực.

Lần này hắn lẻn vào trong thành phố Tân Tề ám sát con Z2 hao phí lực lượng cũng cực lớn.

Lấy được thành quả chiên đấu rất cao, nhưng mà dù sau L4 lúc trước đều bị hỏa diễm chậm rãi thiêu chết, còn lần này là lập tức miểu sát, độ khó của hai bên không giống nhau.Nhưng mà Nhạc Trọng mạnh mẽ chém giết bảy con L4 cũng dựng lên hình tượng vô địch trong lòng quân đoàn ba Lương Sơn, tăng sĩ khí của quân đoàn ba Lương Sơn thật lớn, làm cho bọn họ lập tức có chiến ý, không dễ dàng sụp đổ.- Tang thi chữ Z hiện đang ở đâu?Nhạc Trọng ngồi trực thăng trên bầu trời không ngừng tìm kiếm tung tích của tang thi chữ Z.Nếu như để cho tang thi chữ Z lẻn vào trong thi đàn khổng lồ phía bên kia, tuyệt đối là ác mộng của Nhạc Trọng.

Một trận chiến này tuy thắng lợi, Nhạc Trọng cũng tiêu hao thật nhiều đạn dược, đạn pháo.

Trong thời gian ngắn hắn rất khó chính diện thắng được trăm vạn tang thi.Nhạc Trọng ởnhanh chóng phát hiện ra năm con L4 cùng một trăm con L3 vây quanh thành một đoàn.

Trong mười vạn tang thi thì đám L4 to lớn như một con phòng thê kia vô cùng chói mắt.- Công kích bên kia!Nhạc Trọng vừa phát hiện ra thì lập tức cho trực thăng công kích qua phía đó.Từ chín chiếc trực thăng vũ trang này lập tưc bắn ra chín hỏa tiễn bắn thẳng vào đám L4 bên dưới, đồng thời cơ quan pháo trên trực thăng cũng điên cuồng nã đạn qua bên kia, lập tưc bắn giết vào đám tang thi ở bên dưới.Oanh!

Oanh!Viên đạn hỏa tiễn bắn lên người của L4, đem chúng oanh ra từng lỗ máu.

Thế nhưng mà mãi cho tới khi chin trực thăng vũ trang bắn tới, cũng chỉ có một đầu L4 bị bắn trúng đầu mà chết.

Mấy con L4 còn lại tuy thương tich đầy mình nhưng không co chết đi.Nhưng mà dưới hỏa lực dày đặc như vậy, tang thi chữ Z trong thi đàn cực kỳ sợ hãi rồi, còn sót lại bốn con L4 lập tức phân ra bốn đường bỏ chạy ra xa.Nhạc Trọng nhìn thấy bốn con L4 bỏ chạy thì sát cơ trong mắt hiện ra.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 711: Chiếm Lấy Nghiêm Châu. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Phân đường chạy thục mạng!

Chẳng lẽ tang thi chữ Z tiến hóa thông minh cao vậy sao?

Tuyệt đối không thể lưu nó lại!

Phải giết chết nó!Tại Quảng Tây này có hơn bốn ngàn vạn tang thi, Nhạc Trọng cùng Đỗ Thiện Hùng hai người không ngừng cố gắng, chính thức diệt sát tang thi cũng chỉ hơn ba trăm vạn.

Nếu như để tang thi chữ Z thông minh này bỏ chạy, vậy thì đó là tai nạn lớn cho nhân loại.Nhạc Trọng ngửa mặt lên trời phát ra tiêng kêu to, Thiểm Điện cấp ba dẫn theo ba trăm tiểu đệ lập tức lao qua phía tang thi bên này.

Đối với mèo rừng biên dị thì thi thể tang thi tiến hóa vơi chúng là vật đại bổ, tuy so ra kém tinh hạch của biến dị thú, thế nhưng mà thôn phệ nhiều tang thi tiến hoa vẫn làm cho chúng tiến hóa.Nhạc Trọng nhìn qua đám tang thi đông đảo phia dưới, hai luồng hỏa diễm phong bạo lập tức oanh kích vào hai con L4.

Hai luồng hỏa diễm phong bạo oanh trúng đầu của hai con L4, hai con L4 khác lập tức bỏ chạy ra thật xa.- Không phải!Nhạc Trọng vung tay lên, hai luồng hỏa diễm phong bạo lập tức ném qua phía hai con L4 còn lại.Trong đó một đầu L4 trực tiếp chạy thật nhanh, con L4 bên kia có vô số tang thi chữ S nhảy lên cao, ngăn cản hỏa diễm phong bạo, lập tức bị thiêu đốt không còn.- Chính là cái này!Nhạc Trọng vừa nhìn thấy vô số tang thi con trước ngã xuống, con sau tiến lên ngăn cản ma viêm phong bạo, con mắt sáng ngời, trực tiếp ra lệnh:- Bay qua!Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì chín chiếc trực thăng vũ trang lập tức bao lấy L4 kia lại.Đúng lúc này, đột nhiên từ trong từ trong thi đàn có gần một ngàn con H2 đang lao ra.- Bay lên cao!

Bay lên cao!Trong lòng Nhạc Trọng phát lạnh rống to lên.Chín người điểu khiển chín chiếc trực thăng lập tức bay lên cao.Sau một khắc, một ngàn đoàn hỏa cầu giống như đạn pháo bắn thẳng lên trời, đại lượng hỏa cầu trực tiếp bắn không trúng, nhưng mà cũng có một đoàn hỏa cầu bắn trúng một trực thăng vũ trang, một đoàn hỏa cầu bắn lên trực thăng vũ trang, oanh nát trực thăng vũ trang này, thân máy bay cũng nổ ra một cái động.

Cả khung máy bay lập tức rơi xuống đất.Phòng ngự của trực thăng vũ trang trong nước so với trực thăng vũ trang của Châu Âu sản xuất vẫn chênh lệch rất lớn, nếu như là trực thăng vũ trang hổ thức bị bắn trúng cũng không bị tổn thương nặng như vậy.

Đương nhiên nếu như dùng trực thăng kiểu mới, vậy thì càng không bị tổn thương.Nhạc Trọng phát động Hợp Thể Phòng Hộ Thuật hăn trực tiếp mang theo người điều khiển trực thăng nhảy ra ngoài.Trực thăng vũ trang rơi xuống đất và lập tức nổ tung thật lớn, hóa thành một đoàn hỏa cầu.Người ở giữa không trung, Nhạc Trọng phát động kỹ năng thao túng trọng lực, đem thể trọng của mình giảm bớt thật nhiều, đồng thời tay phải bắn ra một gai xương bén nhọn chèo chống thân thể..Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, ở bên ngoài thân thể của hắn lập tức bắn ra một gai xương vào phía con L4 kia.

Thi đàn đứng rậm rạp, nếu như Nhạc Trọng vừa rơi xuống đó thì nửa bước khó đi.Tốc độ của Nhạc Trọng cực nhanh và hai bàn tay lớn chỉa ra bắn ra mấy gai xương bén nhọn, mấy hô hấp đã tới gần L4 chưa đủ năm mươi métNhạc Trọng tay phải ánh lửa lóe lên, một trường mâu ma viêm lăng không hiện ra, hắn dùng lực ném một cái, trường mâu ma viêm lập tức lóe lên bắn thẳng vào đầu của L4, đầu của con L4 nổ tung ra.Mất đi đầu lâu thì thân thể L4 lập tức ngã xuống ầm ầm, đột nhiên ở ngực của nó xuất hiện cái động, một con Z2 từ trong đó lao ra ngoài.Con Z2 này vừa từ trong ngực của L4 nhảy ra ngoài thì lập tức nhảy lên người của S4, thoáng cái nhảy vào người của S4, sau đó lập tức bỏ chạy qua hướng nam.Tốc độ của S4 còn nhanh hơn cả Thiểm Điện cấp hai, toàn lực phát động là nhanh hơn cả người bình thường gấp ba mươi lần, tốc độ rất khủng khiếp.- Xem ra không cách nào bắt giữ!Nhạc Trọng nhìn thấy tang thi chữ Z bỏ chạy thì nhiu mày, hắn vốn còn muốn giam giữ con Z2 này lại.

Nếu như có thể bắt giữ con Z2 này thì hắn có thể tụ tập tang thi rải rác qua thanh lý một lần.Nhạc Trọng vung tay lên và hai luồn hỏa diễm khủng bố lập tức cuốn qua phía đó, thoáng cái tiêu diệt mấy chục con tang thi ngăn cản đường.Trước mặt ma viêm cấp hai, đại lượng tang thi trực tiếp hóa thành tro bụi, con tang thi chữ Z lập tức kêu lên thê thảm và bị đôt thành tro tàn.Con tang thi Z2 vừa chết thì đám tang thi tổ chức nghiêm mật lập tức bỏ chạy thật xa, thoáng cái mấy vạn tang thi tiến hóa không còn phương hướng.

Có ngây người bất động, có thuận theo bản năng lao qua quân đoàn ba Lương Sơn đệ công kích, mấy vạn đầu tang thi thoáng cái lâm vào hỗn loạn.Bốn mươi vạn tang thi đang đi về hướng Hạc Sơn lúc này sụp đổ, mấy vạn con tang thi lập tức bỏ chạy ra khắp nơi.Tình huống nguy cơ bỗng nhiên chết từ trong trứng nước, quân đoàn ba Lương Sơn thoáng cái trụ vững trước thế tiến của tang thi tiến hóa, đồng thời bắt đầu chủ động tấn công đám tang thi tiến hóa.Không có người tổ chức, mấy chục vạn tang thi ngây ngốc đứng tại chỗ, cũng bởi vì chà đạp chen chúc mà giẫm đạp nhau chết không ít.Nhạc Trọng thấy thế lúc này mới buông lỏng một hơi và dẫn theo tên điều khiển trực thăng vũ trang tiến vào trận địa của quân đoàn ba Lương Sơn.Tên người điều khiển trực thăng nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đa tạ thủ lĩnh ân cứu mạng!

Vương cùng nhất định sẽ không quên.Nhạc Trọng vỗ vỗ vai của hắn và mỉm cười nói:- Làm rất tốt!

Xuống nghỉ nơi đi.Những người điều khiển trực thăng này với Nhạc Trọng mà nói, mỗi người là bảo bối, so với vàng còn quý hơn vô số lần.

Trong tay của Nhạc Trọng còn có mười hai chiếc đấu cơ, nhưng mà thiếu người điều khiển mà thôi.So với đào tạo người bình thường lái trực thăng chiến đấu thì đào tạo phi công có kinh nghiệm còn dễ dàng hơn thật nhiều.

Một khi những trực thăng vũ trang này được sử dụng thì đó là vương bài của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đi thẳng tới tháp súng máy, hỏa lực lúc này phá tan đại quân tang thi thành từng mảnh, xem ra đại cục đã định.Nhưng mà Nhạc Trọng lại thập phần rõ ràng trải qua chiến đấu liên tục chiếm cứ thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu thì quân của hắn đã nỏ mạnh hết đà, không cách nào tiếp tục lại chiến đấu với mấy trăm vạn tang thi.

Một mặt là bởi vì quân lính mệt mỏi, một mặt khác chính là chiến đấu lần này hao tổn 60% đạn dược của hắn rồi.

Không có viên đạn, pháo trợ giúp, mang một vạn quân đi đối phó trăm vạn tang thi là lấy trứng chọi đá.

Cho dù thắng cũng là thắng thảm, chết không biết bao nhiêu người.Kịch chiến kéo dài suốt một ngày.Lại cho Hồ Nghị thống soái doanh thứ nhất, doanh thứ tư, doanh thứ bảy chủ lực đi tới Hạc Sơn trợ giúp, kịch chiến tiếp tục một tuần, lúc này mới chậm rãi tiêu diệt mấy vạn tang thi còn sót lại.Bởi vì không có sử dụng trọng pháo cho nên hiệu suất chiến đấu không cao, còn có lợi cho bộ hạ chiến đấu cường hóa, bởi vậy chiến đấu tiến triển lúc này mới chậm như vậy.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 712: Chiếm Lấy Nghiêm Châu. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng mà tiêu diệt mây vạn con tang thi, chiến sĩ còn sống sót thì cũng trở thành người cường hóa, đồng thời đẳng cấp cường hóa không thấp, đại bộ phận đều là người cường hóa trên cấp 10.

Dù sao những tang thi lưu lại đều là tang thi trên cấp 10 cả.Thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu hai thành thị rơi vào trong tay Nhạc Trọng thì thành phố Quý Trữ chấn động, khắp nơi đều là âm thanh hoan hô như chim sẻ, tất cả người sống sót sùng bái Nhạc Trọng tới cực điểm.Nhạc Trọng thì bắt đầu bắt tay vào việc đem nhân khẩu ở thành phố Quý Trữ di dân tới thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu hai thành thị.

Trong đó Nghiêm Châu tại Nhạc Trọng một hơi di dân tới ba mươi vạn, hơn nữa đem tất cả nô lệ, cặn bã doanh di chuyển tới Nghiêm Châu này.

Vô số công nhân tiến vào trong nhà xướng chế tạo vũ khí của Nghiêm Châu và tăng nhanh tốc độ sản xuất vũ khí đạn dược.Đồng thời có Lưu Tiểu Trà là người cường hóa có thể dự bao thời tiết.

Nhạc Trọng cũng không kiêng nể gì mà phân ra từng quân đội nhỏ càn quét tang thi quanh Nghiêm Châu, thành phố Tân Tề, thành phố Quý Trữ cùng tìm tòi vật tư.Trừ chuyện đó ra, Nhạc Trọng còn bắt tay vào chỉnh biên quân đội.Thành phố Quý Trữ doanh thứ nhất tới doanh thứ tám chỉnh hợp trở thành sư đoàn thứ nhất ở Quảng Tây, mà sư trưởng là Hồ Nghị.

Doanh thứ tám tới doanh mười sáu ( có mấy mới binh doanh vừa xây dựng ) cũng chỉnh biên thành sư đoàn thứ hai ở Quảng Tây, sư trưởng là Vệ Trữ Quốc.

Trừ sư đoàn thứ nhất, thứ hai ra, lúc này quân đoàn ba Lương Sơn lập đại công cho nên trở thành lư đoàn ba Lương Sơn, Nhạc Trọng trực tiếp đem toàn bộ người hoa Hoa nhét vào trong lữ đoàn ba Lương Sơn trộn lẫn vào trong.Sau khi hoàn thành chỉnh biên, bộ đội liền bắt đầu huấn luyện, đồng thời vừa huấn luyện, một bên phái quân đội ra tiêu diệt toàn bộ tang thi chung quanh, lợi dụng tang thi tăng cao sức chiến đấu của bọn họ.Ở chỗ khác là phương diện chính phủ, Nhạc Trọng cũng bắt đầu cấu trúc lại chính phủ mới.

Nhạc Trọng trước tận thế là học sinh bình thường làm gì có kinh nghiệm quản lý một chính phủ lớn và nhiều dân như vậy.

Hắn lựa chọn thị trưởng thành phố Quý Trữ Trầm Anh ra chủ trì công tác của chính phủ.Rất nhiều thế lực có quan viên muốn tạo phản thì nguyên nhân trọng yếu nhất chính là trong tay bọn họ không có nhân tài thống trị.

Nhạc Trọng cũng gặp phải tình cảnh quẫn bách như vậy, nhưng mà hắn tại thành phố Lũng Hãi cũng gặp nan đề như vậy, cho nên cũng không quá mức khó xử.Trải qua khảo sát thời gian ngắn, Nhạc Trọng phát hiện Trầm Anh là quan viên có năng lực mười phần.

Hơn nữa làm việc cũng tương đối ít nổi danh, quản lý con cái cũng nghiêm khắc, hơn nữa có kinh nghiêm chủ chính một phương.

Bởi vậy hắn mới lần nữa cho Trầm Anh điều đến làm công tác chủ trì chính phủ.

Đồng thời lại cho Trần Dao đi học tập kinh nghiệm quản lý.Dù sao trong tay của Nhạc Trọng có cao thủ biết đánh giết một bó to, nhưng mà nhân tài thống trị thành phố lại không nhiều lắm.

Trần Dao tuy là nữ sinh, nhưng lại là nữ nhân văn võ song xuất sắc, hơn nữa còn có kinh nghiệm thủ lĩnh một phương, cũng là một người Nhạc Trọng có thể tín nhiệm được.Dưới trướng của Nhạc Trọng cho dù là nam nhân, nữ nhân chỉ cần có thể sử dụng, hắn trên cơ bản điều sử dụng.Trong sự thống trị của Nhạc Trọng thì thành phố Tân Tề, thành phố Quý Trữ, Nghiêm Châu ba thành thị tràn ngập sinh cơ.

Rất nhiều người sắc mặt cũng trở nên hồng nhuận phơn phớt, trong mắt cũng tràn ngập hy vọng.Trong thành phố Nghiêm Châu có nhà máy sản xuất vũ khí cỡ lớn, bên người của Nhạc Trọng có Tân Giai Nhu, Kỷ Thanh Vũ hai nữ đang khảo sát nơi này.- Các người có thể sản xuất ra máy bay vận tải cỡ lớn không?Nhạc Trọng nghe xong người tổng phụ trách nhà chế tạo vũ khí báo cáo thì trực tiếp hỏi.Lôi Vọng trước tận thế là tổng kỹ sư nhà máy chế tạo vũ khí Nghiêm Châu này.

Hắn là người Nhạc Trọng sau khi thu phục Nghiêm Châu tìm được trong tầm ngầm một biệt thự, thời điểm lính của hắn tìm được, hắn cơ hồ sắp chết đói.

Hiện tại hắn vẫn bộ dáng xanh xao vàng vọt, gió thổi qua là có thể bay.Nghe được Nhạc Trọng hỏi thì Lôi Vọng trực tiếp trả lời.- Không được!Chỗ này không có kỹ thuật chết tạo thứ đó.

Cho dù là trước tận thê, muốn tạo ra một máy bay vận tải cỡ lớn cũng vô cùng khó khăn, hiện tại chỉ có động cơ máy bay vận tải cỡ lớn là chúng ta không làm được.Nhạc Trọng nghe vậy thì nhíu mày lại.Không có máy bay vận tải cỡ lớn, Nhạc Trọng cũng thiếu khả năng vận chuyển binh lực.Khoa học kỹ thuật của Thiên Đường Thần Quốc tiến bộ dũng mãnh từ tận thế kỹ trước, trong đó một nguyên nhan chính là bọn chúng có được nhiều máy bay vận tải lớn, trực thăng vũ trang có thể dùng binh lực vận chuyển đi các nơi tiêu diệt tang thi tìm kiếm trang bị thần ma và bản thiết kế.Nhưng nếu như không bị Nhạc Trọng nắm giữ thì bản vẽ súng Laser cũng vào trong tay của Thiên Đường Thần Quốc, dùng trình độ khoa học kỹ thuật của bọn họ cũng nhanh chóng chê tạo ra súng Laser, tăng lớn khả năng chiến đâu của binh sĩ.Nhạc Trọng cũng phải có máy bay vận tải lớn mới có thể đưa binh sang các nơi khác, hơn nữa vận chuyển tiếp tế vật tư.

Về phần phải đi trên lục địa thì quá khó khăn, bởi vì khắp nơi đều là tang thi, làm cho người ta nửa bước khó đi.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Lôi Vọng trầm giọng hỏi:- Nếu như chúng ta muốn chế tạo máy bay vận tải cỡ lớn thì cần mấy năm mới làm được?Lôi Vọng do dự một hồi lâu mới nhìn Nhạc Trọng cắn răng nói ra:- Thủ lĩnh!

Chế tạo máy bay cần một loại thứ ủng hộ, cũng không phải chuyện đơn giản đâu.

Dùng thế lực và trình độ khoa học kỹ thuật của Nghiêm Châu hiện giờ, muốn tạo ra máy bay vận tải cỡ lớn cần tới năm năm mới làm được.Nhạc Trọng nghe được với trình độ của Nghiêm Châu chế tạo cỡ máy bay vận tải cỡ lớn cần ‘ thời gian năm năm ' thì rau cúc cũn vàng cả rồi, có thời gian này thì nói không chừng hắn đã mang binh tới vùng duyên hải.Nhạc Trọng tiếp tục hỏi:- Có thể chế tạo ra máy bay không người lái không?Máy bay không người lái lúc này thu phục thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu đã lập công lớn.

Hơn nữa mái bay không người lái là xu thế chiến đấu trong tương lai.Lôi Vọng trầm tư một hồi mới cẩn thận nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Quế Tây bên kia trình độ khoa học kỹ thuật vũ trụ phát triển.

Chúng ta muốn chế tạo nhiều máy bay không người lái, nhất định phải có trang bị máy móc bên đó.

Nếu như bằng vào vào lực lượng của Nghiêm Châu thì rất khó tạo ra máy bay không người lái.Nhạc Trọng trầm tư một hồi và từ trong áo moc bản vẽ súng Laser ra đưa cho Lôi Vọng.- Có thể hay không tạo ra nó không?Lôi Vọng vừa tiếp xúc với bản vẽ súng Laser thì đủ loại tin tức thoáng cái tiến vào trong đầu của hắn, làm cho hắn nẵm giữ pháp môn chế tạo.- Thứ tốt!

Nếu như ở trước tận thế tôi có bản vẽ này đã trở thành đại phú ông của thế giới rồi!30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 713: Tiến Hóa Dịch.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLôi Vọng nắm thật chặc bản vẽ súng Laser, trong mắt hiện ra nét hưng phấn và tiếc hận, hắn xuất thân công nghiệp quân sự.

Hắn thập phần rõ ràng giá trị của súng Laser trong tay, đây là bản vẽ phát triển khoa học kỹ thuật của tương lai đấy.Nhạc Trọng nhìn Lôi Vọng khẽ chau mày hỏi:- Có thể làm ra hay không?Lôi Vọng tiếc hận lắc đầu:- Không được!

Thủ lĩnh, súng Laser này bên trong rất nhiều nguyên kiện quang học không phải chúng ta có thể chế tạo ra được.

Chỉ có các vùng duyên hải ven đô, Thành Đô, thủ đô là những trung tâm khoa học kỹ thuật mới có thể chế tạo ra được các nguyên thiết bị này.

NHưng mà có bản vẽ thì chúng ta vẫn là có thể dùng một ít linh kiện thay thế, tạo ra một hai khẩu súng Laser.Nhạc Trọng đưa bản thiết kế chuyển đổi khí thành năng lượng cho Lôi Vọng:- Ân!

Đồ vật trên bản vẽ này anh có thể làm ra mấy đồ vật?- Cái này!Lôi Vọng vừa tiếp xúc với bản vẽ chuyển khí thành năng lượng, sắc mặt lập tức đại biến.

Chỉ cần là người bình thường đều biết rõ nguồn năng lượng quan trọng với quốc gia thế nào.

Nước Mỹ tại vùng Trung Đông phát động các loại chiến tranh mục tiêu chính là dầu mỏ tài nguyên chiến lược.Nếu như có thể chế tạo ra thiết bị chuyển khí thành năng lượng.

Thế lực của Nhạc Trọng sẽ có thể tạo ra năng lượng sạch.

Trừ chuyện đó ra nếu bản vẽ chuyển khí thành năng lượng kết hợp với súng Laser, có thể tăng cao uy lực của súng Laser, thời gian chiến đấu dài hơn.Lôi Vọng cẩn thận sửa sang lại các đồ đạt bên trong một chút, nói:- Thủ lĩnh!

Nếu như là phòng thí nghiệm chế tạo thì tôi nắm chắc trong một năm sẽ làm ra được.

Nhưng mà muốn sản xuất đại quy mô đại khái cần thời gian ba năm.

Chúng ta khuyết thiếu nhân tài và nội tình phương diện này.

Hết thảy phải làm từ đầu, vừa làm vừa chỉ điểm nên rất khó khăn.Nhạc Trọng nhìn qua Lôi Vọng thản nhiên nói:- Chuyện này giao cho anh!

Anh phụ trách tìm người làm phương diện này đi.

Người thì anh tìm, vật tư thì tôi tìm.

Nhưng mà chuyện này phải giữ bí mật tuyệt đối.

Các anh phải tổ kiến một phòng thí nghiệm dưới đất, hiểu chứ?- Vâng!Lôi Vọng cung kính ứng một tiếng, hắn biết rõ bản vẽ trong tay trọng yếu cỡ nào.

Một khi hai thứ này được làm ra thật sự, thế lực của Nhạc Trọng sẽ tăng lên thật cao.Nhạc Trọng nói một câu thì phòng nghiên cứu dưới mặt đất được xây dựng ngay lập tức, bắt đầu tụ tập nhân tài tiến hành nghiên cứu khoa học, tuy xa xa còn kém Thiên Đường Thần Quốc nhiều lắm, nhưng mà người ta nắm giữ nhiều trình độ hạch tâm quan trọng.

Chỉ cần đem súng Laser, chuyển hóa khí thành năng lượng thì trình độ khoa học kỹ thuật của thế lực Nhạc Trọng tăng lên vượt bậc.Sau khi đi ra khỏi nơi này.

Lôi Vọng có chút hưng phấn, hắn đã đoán được mục đích của Nhạc Trọng và nhìn qua Nhạc Trọng đề nghị:- Thủ lĩnh!

Tuy chúng ta không thể chế tạo máy ban vận tải cỡ lớn.

Nhưng mà chúng ta có đường sắt mà Nếu như ngài muốn đi địa phương khác, cứ lợi dụng xe lửa.

Chúng ta hoàn toàn có thể trong cảnh nội Quảng Tây vận chuyển lính đi các nơi.Nhạc Trọng nghe vậy con mắt sáng lên.- Đường sắt!Đúng rồi!

Chúng ta còn có đường sắt!Cho tới nay Nhạc Trọng dùng binh đều động binh bằng đường cái đi tơi các thành thị, mà Lôi Vọng nhắc nhở thì hắn mới nhận thấy đường sắt mới là con đường đi các nơi dễ dàng nhất.Nếu như có thể nắm giữ đường sắt, Nhạc Trọng có thể đưa quân tới cả nước, đồng thời có thể đưa quân tới các khu vực có trình độ chế tạo máy bay vận tải.Bởi vì đường sắt là chủ mạch nền kinh tế, bởi vậy Trung Quốc phát minh chế tạo máy bay vận tải mới kém đi.

Dù sao trong thời kỳ hòa bình, có được đường sắt là tồn tại vận chuyển huyết mạch đủ để đem binh lực cùng vật tư đưa tới bất cứ nơi nào trong nước.Về phần xe lửa, thành phố Quý Trữ, thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu có ba khu xe lửa lớn nằm trong tay của Nhạc Trọng, hắn tùy thời có thể lợi dụng những xe lửa này.- Nhưng mà vẫn có vấn đề!Nếu đường ray bị người ta hủy thì phiền toái.Nhạc Trọng rất nhanh ý thức được tai hại của đường sắt.Trước tận thế nền kinh tế vận chuyển nhanh chóng là vì có hệ thống đường ray xuyên suốt và người bảo trì liên tục.

Sau tận thế, một khi có mấy mảnh đường rây vỡ nát thì quá phiền toái.

Đường ray dễ hư hại nhưng khó kiến thiết lại.Muốn thông qua đường sắt đi các khu vực gần thì dễ, nhưng đi qua vùng duyên hải xa mấy ngàn dặm thì quá cực khổ.

Không cẩn thận sẽ gặp cảnh đình trệ.Nhưng mà Lôi Vọng nhắc nhở làm cho Nhạc Trọng thoáng bắt đầu coi trọng, hắn đã phái binh đi tiêu diệt tang thi và biến dị thú ở các tuyến đường sắt, thủ hộ đường ray của thành phố Quý Trữ, thành phố Tân Tề, Nghiêm Châu.Sau khi thủ hộ đường sắt xong, binh lực của Nhạc Trọng tùy thời đưa tới ba thành phố này, dùng ba thành phố này làm cứ điểm mà tấn công các nơi.- Thủ lĩnh!

Băng Tuyết cung trốn đi!Thời điểm Nhạc Trọng chỉnh binh và chuẩn bị chiếm đoạt Băng Tuyết cung thì có tin tức truyền tới.Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Chuyện xảy ra lúc nào?

Trốn đi hướng nào?Tên quan quân báo cáo nói:- Ba ngày trước các nàng cũng đã đi tới thành phố Hà Tây rồi.- Các nàng còn thật thông minh, tính toán xem như các nàng thoát nhanh.Nhạc Trọng nghe vậy cười nói.Nhạc Trọng đã hạ mục tiêu đánh chiếm Quế Tây, hắn cũng sẽ tấn công cho nên Băng Tuyết lập tức chạy tới thành phố Hà Tây.Tại thành phố Hà Tây cũn có nhiều tang thi, Băng Tuyết cung chạy trốn tới hướng kia thanh lý tang thi thì Nhạc Trọng cũng đỡ tốn thời gian phái binh đi tiêu diệt tang thi, cho nên Nhạc Trọng không làm khó các nàng.Nếu không dùng thực lực của Nhạc Trọng hiện tại thì chỉ cần phái một binh đoàn tinh nhuệ là có thể hoàn toàn phá hủy thế lực Băng Tuyết cung rồi.

Đương nhiên bởi vì trong Băng Tuyết Cung có Thượng Quan Băng Tuyết là cao thủ tồn tại, Nhạc Trọng cũng sẽ tổn thất không ít bộ hạ.- Tôi đã nghiên cứu ra Âu Minh tiến hóa dịch số hai rồi, anh tới lấy đi!Thời điểm Nhạc Trọng chải vuốt chính vụ, quân vụ của Nghiêm Châu, thành phố Tân Tề, thành phố Quý Trữ ba thành thị thì từ trong huyện Long An truyền tới tin tức của Âu Minh.Nhạc Trọng không nói hai lời lập tức chạy thẳng tới huyện Long An vào phòng thí nghiệm của Âu Minh.Nhạc Trọng vừa tiến vào trong phòng thí nghiệm đã nhìn thấy đám nhân viên nghiên cứu đang tiến hành đủ loại thí nghiệm.

So với lần trước thì trong phòng thí nghiệm của Âu Minh càng rộng lớn hơn, nhân viên, dụng cụ cũng nhiều thêm nữa...Nhạc Trọng thập phần rõ ràng Âu Minh là nhân tài thiên phú mạnh mẽ trong nghiên cứu khoa học, bởi vậy hắn cũng cung cấp nhiều tài nguyên cho phòng thí nghiệm của Âu Minh.Vừa thấy được Nhạc Trọng, Âu Minh đã đưa một hộp thuốc cho Nhạc Trọng:- Đây chính là Âu Minh tiến hóa dịch số hai, sau khi dùng tố chất thân thể sẽ tăng lên tới 120 điểm, anh sẽ nhận được cường hóa mạnh mẽ, đem toàn bộ sáu thuộc tính +5 cường hóa, người đã từng cường hóa một lần như vậy thì có thể đạt được sáu thuộc tính +1.

Tất cả mọi người chỉ tiêm được một lần mà thôi, về sau cũng không có hiệu quả gì nữa.

Tài liệu chủ yếu là hoa của xà đản quả và nước thanh linh đằng.

Trước mắt kỹ thuật chế tạo đã thành thục, chỉ cần tài liệu đầy đủ có thể sản xuất thật nhiều.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 714: Đường Sắt. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Xác thực là đồ tốt!Nhạc Trọng nhìn thấy hộp thuốc trong tay thì con mắt sáng ngời, có Âu Minh tiến hóa dịch số hai, người tầng dưới chót của hắn sẽ đề cao tố chất thân thể thật lớn, tăng cường sức chiến đấu của bọn họ lên thật cao, nhưng mà tài liệu chủ yếu vẫn là tủy não biến dị thú cấp ba, giới hạn tron vấn đề tài liệu nên khó sản xuất đại quy mô được.- Còn có cái gì?Nhạc Trọng đem hộp thuốc này ném vào trong không gian giới chỉ, nhìn qua Âu Minh hỏi.

Hắn có thể xác định thiên tài y học trước mặt sẽ cho hắn kinh hỉ lớn.Âu Minh lộ ra vẻ kiêu ngạo đưa dược tề màu xanh cho Nhạc Trọng nói:- Đây chính là Âu Minh tiến hóa dược tề số ba mà tôi vừa nghiên cứu ra.

Chỉ cần tiêm Âu Minh tiến hóa dược tề số ba vào người, một người bình thường sẽ trực tiếp trở thành người tiến hóa.

Thành phần chủ yếu đương nhiên là xà đản quả, thế nhưng mà xà đản quả màu hồng hỗn hợp với các tài liệu biến dị khác sẽ tinh luyện ra hai mươi tiến hóa dược tề.- Tốt!Nhạc Trọng nghe Âu Minh nói như vậy thì trong mắt hiện ra vẻ tán thưởng và nói ra.Nhạc Trọng đã bắt liên lạc với căn cứ thành phố Lũng Hãi rồi.

Thời điểm hắn rời đi thì mỗi ngày xà đản quả cắn nuốt đại lượng tang thi, đã có không ít đóa hoa kết thành quả xanh, đồng thời có gần một trăm quả màu xanh biến thành màu hồng.Âu Minh chế tạo ra Âu Minh tiến hóa dược tề số ba có ý nghĩa rất quan trọng, chỉ cần đem một trăm xà đản quả màu hồng chuyển qua, như vậy có thể chế tạo ra hai ngàn Âu Minh tiến hóa dược tề số ba, sẽ có hai ngàn người biến thành người tiến hóa.Người tiến hóa không phải tồn tại vô địch.

Nhưng mà so với người cường hóa bình thường có uy thế hơn nhiều.

Cơ hồ tất cả người cường hóa đều hi vọng trở thành người tiến hóa.Âu Minh có chút hưng phấn tiếp tục nói:- Hơn nữa tôi còn có phát hiện đấy, đem xà đản quả màu hồng này cho người thức tỉnh tiến hóa tự nhiên thì bọn họ sẽ tiến hóa thêm lần thứ hai, đạt được cường hóa thật lớn.

Đương nhiên phải là sủng nhi của thiên địa chân chinh.- Ah!Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm chấn động, hắn có thể lợi dụng xà đản quả này tăng cường thực lực cho người tiến hóa biến thành song thuộc tính.Tỷ lệ người thức tỉnh tiến hóa tự nhiên vô cùng ít ỏi, một vạn chỉ có một.

Cũng chính là một vạn người mới có một người tiến hóa tự nhiên.

Ngay cả Nhạc Trọng cũng không phải người tiến hóa tự nhiên.

Những người tiến hóa tự nhiên chính là sủng nhi của thiên địa, cho dù học cái gì cũng vô cùng dễ dàng.

Hiển nhiên cho dù là ở đâu làm cái gì cũng sẽ có tiến hóa cực lớn, có được tiềm lực vượt qua nhiều người.Âu Minh đem một rương kim loại đưa cho Nhạc Trọng:- Đây là năm trăm Âu Minh tiến hóa dược tề số ba.

Có những dược tề này anh sẽ có được năm trăm người tiến hóa.Lúc này đây Kỷ Thanh Vũ vừa đi tới, mang theo hai mươi lăm miếng xà đản quả toàn bộ bị Âu Minh dùng chế tạo Âu Minh tiến hóa dược tề số ba, thoáng cái nhiều ra năm trăm tiến hóa dược tề.Nhạc Trọng tâm tình thật tốt nhìn qua bộ dáng cứng ngắt của Âu Minh, ánh mắt cũng dễ nhìn hơn nhiều:- Rất tốt!

Âu Minh, anh lần này lập được đại công.

Nghĩ muốn được khen thưởng gì.Trong mắt Âu Minh hiện ra thần sắc cuồng nhiệt và nói:- Tôi cần thi thể biến dị thú cấp ba, máu tươi, huyết tinh, tuỷ não.

Mới xuất hiện tiêu bản L4, L3, kẻ thôn phệ.

Tốt nhất là tìm được con còn sống!

Còn có các loại mới xuất hiện thì phòng thí nghiệm của tôi phỉa có đầu tiên.Nhạc Trọng hiện tại đã bắt đầu tổ kiến các phòng thí nghiệm khoa học kỹ thuật ở nhiều nơi, chuyên gia của các lĩnh vực trước kia được đưa đi nghiên cứu thực vật biến dị, tang thi, biến dị thú.

Hiện tại đã thành lập ba phòng thí nghiệm lớn.

Âu Minh chính là cần tài nguyên của Nhạc Trọng đưa tới huyện Long An này trước tiên và nhiều hơn.Nhạc Trọng gật đầu hứa hẹn:- Tốt!Âu Minh đã xuất ra đầy đủ thành quả cho Nhạc Trọng, Nhạc Trọng tự nhiên phải tôn trọng hắn.Âu Minh khôi phục bình tĩnh nhìn qua Nhạc Trọng phất phất tay có chút không kiên nhẫn nói ra:- Tốt!

Anh có thể đi.

Tôi còn phải làm nghiên cứu!Nhạc Trọng nhìn Âu Minh làm ra bộ dáng này thì có chút im lặng.

Hiện tại Nhạc Trọng với tư cách thủ lĩnh thành phố Quý Trữ, Nghiêm Châu, thành phố Tân Tề Tam, không biết có bao nhiêu người muốn được nói với hắn thêm mấy câu.

Âu Minh làm bộ dáng không quan tâm tới hắn, cũng khó trách Âu Minh trước tận thế luôn thất bại.Trước tận thế thể chế vô cùng sâm nghiêm, cho dù là thiên tài trước mặt thể chế cũng bất lực.

Âu Minh là thiên tài nhưng không thiện giao tiếp, nếu không ở trong tận thế gặp được minh chủ thích hợp, căn bản không có phát huy được tài năng của hắn.Nhạc Trọng nhìn qua Âu Minh nhẹ nhàng cười cười, lắc đầu trực tiếp rời khỏi phòng thí nghiệm.Mặc dù có Lưu Tiểu Trà là người cường hóa biết trước thời tiết, đại quân dưới trướng của Nhạc Trọng sau hai lần chiến đấu kịch liệt, đạn dược tiêu hao thật lớn, đã không còn năng lực phát động chiến dịch chiếm thành phố.Bởi vậy trong Quảng Tây bên này, Nhạc Trọng cho mọi người tăng thêm giờ sản xuất thêm súng ống đạn dược, một bên phái quân đội nhỏ đi vây quét tang thi chung quanh Quý Trữ, Nghiêm Châu, Tân Tề.Nhạc Trọng đánh tan chủ lực tang thi ở Quý Trữ, Nghiêm Châu, Tân Tề, trên thực tế còn có hơn bốn trăm vạn tang thi đang tán lạc trong các thành trấn và khu vực chung quanh.Đồng thời Nhạc Trọng đạt được Âu Minh tiến hóa dược tề số ba xong, chợt bắt đầu thành lập chính phủ mới ở Quảng Tây và phát hành tiền tệ mới.

Hơn nữa quy định một nguyên tiền tệ này mua được một cân bột ngô.

Nhạc Trọng thu phục ba thành thị thì đạt được nhiều vật tư sản xuất, sinh hoạt, hắn cũng đem vật tư này bán ra, giao dịch được chỉ định dùng loại tiền tệ mới này.Mà săn giết một đầu tang thi bình thường mang thi thể về sẽ nhận được một nguyên.

Săn giết một tang thi tiến hóa mang theo thi thể về sẽ được chính phủ trả năm mươi nguyên.

Săn giết một đầu tang thi tiến hóa cấp hai mang thi thể về sẽ được năm trăm nguyên.

Săn giết một tang thi tiến hóa cấp ba và mang thi thể về sẽ được năm ngàn nguyên.

Săn giết một tang thi tiến hóa cấp bốn về sẽ được chính phủ trả năm vạn nguyên.Tinh hạch bình thường thì một quả mười nguyên, tinh hạch cấp hai một ngàn nguyên, tinh hạch cấp ba được một vạn nguyên, tinh hạch cấp bốn được trăm vạn nguyên.

Tinh hạch cấp năm được một ngàn vạn nguyên.Hơn nữa đem Âu Minh số hai, Âu Minh tiến hóa dược tề số ba, và thịt biến dị thú cấp ba làm thành đồ hộp bán ra ngoài.

Âu Minh tiến hóa dịch số hai được chỉ định giá năm mươi vạn nguyên.

Mà Âu Minh tiến hóa dược tề số ba cần tới một ngàn vạn nguyên.

Thịt biến dị thú cấp ba giá một trăm vạn nguyên một ***.Nhạc Trọng sau khi bài ra Âu Minh tiến hóa dịch số hai, số ba và thịt biến dị thú cấp ba đưa ra ngoài thị trường, mỗi người đều điên cuồng.

Một đám tiểu đội mạo hiểm được hình thành, trở thành thợ săn tiền thưởng điên cuồng tiêu diệt tang thi, săn giết biến dị thú chung quanh đổi lấy tiền tài.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 715: Đường Sắt. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgười tiến hóa là cái gì?

Đây chính là sủng nhi của ông trời, cường giả cao cao tại thượng.

Một khi trở thành người tiến hóa, chỉ cần không phải quá phế vật, thuộc tính tiến hóa không quá rác rưởi, cường giả đồng cấp ít khi chiến bại.

Hơn nữa quá trình tiến hóa còn lĩnh ngộ một kỹ năng, đồng thời thân thể đạt được cường hóa trên phạm vi lớn.

Tất cả mọi người muốn trở thành người tiến hóa, muốn trở thành sủng nhi của ông trời.Dưới trọng thưởng như vậy, từng đám tiểu đội điên cuồng săn giết đám tang thi ở chung quanh ba thành thị, hơn nữa đem thi thể tang thi, thi thể biến dị thú tinh hạch không ngừng chuyển vào trong tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng phát hành tiền tệ mới và thành lập địa vị tín dụng của nó được cư dân ba thành thị trọng dụng.

Quân binh và nhân viên chính phủ không còn được trả lương bằng vật phẩm nữa, mà là cấp cho loại tiền tệ này.Chính phủ bên phía Quảng Tây lúc ban đầu dùng cách nguyên thủy dùng vật đổi vật chuyển qua dùng tiền.

Trên thực tế sở dĩ người dân bài xích tiền tệ đó là bởi vì tín dụng của chính phủ không đủ.Nếu như trước đó Nhạc Trọng phát hành tiền, tuyệt đối không có quá nhiều người nhận đồng, tiền của hắn chẳng khác gì giấy chùi đít.

Hiện tại hắn đánh chiếm ba thành thị, đạt được đại lượng vật tư, danh vọng tăng lên đỉnh phong, đồng thời còn có tÂu Minh tiến hóa dịch số hai, Âu Minh tiến hóa dịch số ba, thịt biến dị thú cấp ba cung ứng không đoạn thì đó chính là ngoại tệ mạnh mẽ, những người sống sót cũng tán đồng tiền tệ của hắn phát hành.Đồng thời còn có một nguyên nhân, so sánh với dùng vật đổi vật thì người bình thường quen sử dụng dùng tiền mua sắm các loại đồ vật nhiều hơn.

Lấy vật đổi vật bất đắc dĩ mới làm như vậy.

Dù sao tiền của trước tận thế chẳng khác gì giấy chùi đít, ai hoàn nguyện đi cầm lấy giấy lộn trao đổi.Phát hành tiền, trật tự thành lập ổn định, Quảng Tây bên này bắt đầu khôi phục kinh tế, bắt đầu nhanh chóng khôi phục sinh cơ.

Thế cục cũng dần ổn định lại.

Mỗi người đều không hề tuyệt vọng, trong mắt đều tràn ngập hy vọng tương lai.Nhạc Trọng ngây ngốc ở Quảng Tây một thời gian ngắn, nhìn thấy cục diện hoàn toàn ổn định thì hắn lập tức mang theo binh xuất phát tới thành phố Lũng Hãi bên kia.Trên đường sắt, một chiếc xe lửa chạy nhanh trên đường ray, một người nhìn ra ngoài.Ở khoan đầu tàu chính là Nhạc Trọng, Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu đang ngồi với nhau.Diêu Diêu cầm lấy một trò chơi.

Kỷ Thanh Vũ cầm một quyển sách chậm rãi đọc.Trên đường ray có đủ loại nguy hiểm không biết trước, xe lửa chỉ có thể chạy mỗi tiếng hai mươi cây số mà thôi.

Không cẩn thận sẽ gặp nguy hiểm đường ray bị lệch.

Trừ chuyện đó ra trên đường ray còn có biến dị thú, tang thi cao cấp đang tồn tại, lúc này Nhạc Trọng sử dụng đường sắt cũng là một lần thám hiểm.

Thăm dò xem đường ray xe lửa đi tới các nơi có nguy hiểm hay không.Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ có khí chất nho nhã xuất trần thì trong lòng thầm nghĩ.- Sớm biết như vậy mang theo Vũ Hân tới thật tốt.Vì cam đoan an toàn, xe lửa dùng tốc độ hai mươi cây số giờ chạy đi, Nhạc Trọng là người hiếu động thì tốc độ này quá tra tấn người.

Trên xe lửa không có hoạt động giải trí gì cả, hắn lại hối hận không mang Tân Giai Nhu, Trữ Vũ Hân đi theo.Tuy Kỷ Thanh Vũ thập phần xinh đẹp động lòng người nhưng mà giữa nàng và hắn có bình chướng không đẩy ra được, Nhạc Trọng cũng chỉ có thể nhìn qua thiếu nữ khí chất nho nhã xuất trần lại xinh đẹp này mà than thở không thôi.Do dự một chút, Nhạc Trọng vẫn chủ động mở miệng tìm kiếm chủ đề:- Cô đang đọc sách gì?Khóe miệng nhỏ của Kỷ Thanh Vũ nhếch lên, nói:- Quỳnh dao Bạch Cách Cách.Nhạc Trọng có chút lập lòe kiên trì tiếp tục đến gần nói:- Bạch Cách Cách?

Là một bản tiểu thuyết sao?Trên thực tế Nhạc Trọng căn bản không co xem qua tiểu thuyết Bạch Cách Cách.

So với xem tiểu thuyết ngôn tình hắn càng thêm nguyện ý chém giết tang thi, biến dị thú.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng tự nhiên cười nói, lập tức đưa tay ra khỏi tên của quyển sách, cười nói:- Nói giỡn với anh thôi, là lý luận chiên tranh!Nhạc Trọng lúc này mới có chút buông lỏng một hơi, lý luận chiến tranh hắn cũng xem qua một ít, bởi như vậy hắn còn có thể tìm ra một ít chủ đề nói chuyện với Kỷ Thanh Vũ.

Nếu như bàn luận Bạch Cách Cách là tiểu thuyết ngôn tình thì hắn không nói được cái gì cả.Đột nhiên lúc này thân xe chấn động, truyền ra âm thanh vô cùng chói tai, chiếc xe lửa dừng lại.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ và thân hình phóng ra ngoài xe lửa.Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu cũng đi ra, giống như hai mũi tên theo sau lưng Nhạc Trọng.- Phát sinh chuyện gì?Nhạc Trọng trước tiên đi lên đầu tàu và hỏi.- Thủ lĩnh!

Phía trước có quái vật!Lái xe lửa nhìn qua Nhạc Trọng nói ra.Chỉ thấy cách đường ray phía trước hơn hai trăm mét có một con vượn cấp hai cao bốn mét lao qua phía này.Còn có lợn rừng biến dị, trâu biến dị cỡ lớn đang đuổi theo con vượn biến dị cấp hai này.Thời điểm đám biến dị thú này công kích, đường ray dươi chân của chúng vặn vẹo, hiển nhiên không cách nào chèo chống xe lửa thông qua được.Nhạc Trọng nhìn qua đường ray bị đám biến dị thú làm vặn vẹo, nói:- Quả là thế!

Muốn sử dụng đường ray làm lợi khí phải đem khu vực chung quanh đường ray thanh lý an toàn mơi được.

Nếu không căn bản không có biện pháp sử dụng đường sắt.Vận chuyển đường sắt rất tiện dụng.

Nhưng mà chỉ cần phá hư đường sắt, đường sắt cũng bị gián đoạn.

Muốn lợi dụng đường sắt nhất định phải thủ hộ đường sắt được an toàn.

Nhạc Trọng cũng chỉ có thể cam đoan đường sắt trong khu vực hắn khống chế an toàn mà thôi.- Xuống xe, tiêu diệt chúng!Nhạc Trọng nhìn đám biến dị thú cấp hai và ra lệnh.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì đám chiến sĩ đặc chiến doanh trên xe lửa lao ra ngoài, lập tức tấn công vào đám biến dị thú cấp hai đang lao tới này.Toàn bộ đặc chiến doanh lúc này đã hoàn toàn là người tiến hóa, mỗi người đều có đẳng cấp cường hóa trên 40, thực lực vô cùng cường hoành.Một tên chiến sĩ trong tay ánh sáng xanh chớp động, sau đó dụng lực vung lên, một đại phong nhận lăng không hiện ra chém vào đám biến dị thú, oanh vào đầu của con vượn biến dị cấp hai, trực tiếp chém bay đầu của con vượn, máu tươi văng khắp nơi.Một gã chiến sĩ cầm một cây cung đồng lớn trong tay, hào quang trong tay chớp động, từng cốt tiễn bắn vào trong thú đàn, một mũi tên trực tiếp tiêu diệt một con thú.Một gã chiến sĩ cầm trong tay một cây Lang Nha bổng to lớn hung tàn, hắn nhảy vào trong đám biến dị thú kia, huy động Lang Nha bổng cực lớn trong tay tàn khốc đập nát đầu của đám biến dị thú.Kỷ Thanh Vũ nhìn thấy ở xa xa có gió lốc cuốn tới, mục tiêu của bọn họ là đám vượn biến dị.Lúc này đây công tới cấp hai dữ dằn vượn tổng cộng có mười đầu, đối với Kỷ Thanh Vũ, Diêu Diêu cao như vậy cấp cường hóa người mà nói.

Cũng chỉ có những này cấp hai biến dị thú có thể đề cao các nàng cường hóa đẳng cấp.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 716: Kỷ Thanh Vũ Trọng Thương.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng đứng ở một bên nhìn qua đám thủ hạ tàn sát biến dị thú không có ý ra tay chút nào.Đẳng cấp của đám biến dị thú này quá thấp, Nhạc Trọng giết bọn nó cũng không đạt được bao nhiêu linh khí, không cách nào thăng cấp.

Còn không bằng cho thủ hạ chém giết tăng chiến lực của mình lên.Dưới trướng của Nhạc Trọng mỗi người đều là thành viên trong đặc chiến doanh, là cao thủ mạnh mẽ nên tiêu diệt đám biến dị thú này quá dễ dàng.Đúng lúc này đột nhiên trên bầu trời có bóng mờ hiện ra, một con chim đầy hỏa diễm sảy cánh rộng tới tám mươi mét.

Lông vũ có hỏa diễm hiện ra bao phủ, một trảo hung hăng chộp vào tiểu loli Diêu Diêu.- Biến dị thú cấp 95: tứ giai Hỏa Diễm Điểu.

Bá chủ bầu trời.

Hung mãnh tuyệt luân, tốc độ khủng bố.- Coi chừng!Nhạc Trọng lập tức phát động kỹ năng Ảnh Bộ điên cuồng lao qua phía Diêu Diêu.Diêu Diêu vừa mới nhìn thấy móng vuốt của tứ giai Hỏa Diễm Điểu thì Kỷ Thanh Vũ ở bên người của nàng đá nàng một cước, đá nàng văng xa bảy tám métSau một khắc móng vuốt của Hỏa Diễm Điểu hung hăng đâm vào phần bụng của Kỷ Thanh Vũ, thuận tiện xuyên qua thân thể của con vượn biến dị và kéo lên bầu trời.Thần sắc ảm đạm hiện ra trên gương mặt tinh xảo của Kỷ Thanh Vũ, một ngụm máu tươi từ trong miệng của nàng bắn ra ngoài, phần bụng của nàng chảy nhiều máu tươi.- Thanh Vũ tỷ tỷ!!

Tỷ tỷ!!

Không muốn ah!Nhìn thấy một màn kia, Diêu Diêu bị Kỷ Thanh Vũ đá bay qua một bên phát ra tiếng kêu tê tâm liệt phế, gương mặt tinh xảo vốn lãnh đạm của nàng bây giờ đã vặn vẹo.Diêu Diêu tiểu loli này cực kỳ thân cận với Kỷ Thanh Vũ, chính là vì như thế nàng mới gia nhập đặc chiến doanh, trở thành phụ tá của Kỷ Thanh Vũ.

Song phương bình thường thân cận giống như chị em ruột vậy, Kỷ Thanh Vũ giống như chị của nàng, thật tâm quan tâm tới nàng, hiện tại vì nàng mà bồi cả tính mạng của mình, làm cho nội tâm Diêu Diêu tràn ngập sợ hãi.

Nàng thập phần sợ hãi sẽ mất đi người chị thân mật nhất này!

Nàng trong tận thế coi trọng nhất chính là Kỷ Thanh Vũ, Nhạc Trọng, dù nam nhân này cứu mạng của nàng cũng chỉ xếp thứ hai mà thôi.- Ah!!Đám súc sinh này dám bắt nữ nhân của tao!Nhạc Trọng nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ bị móng vuốt tứ giai Hỏa Diễm Điểu đâm xuyên qua thì hai mắt đỏ thẫm, ma viêm hai tay của hắn khởi động, hao phí 100 điểm tinh thần lực cùng 30 điểm thể lực, hai tay của hắn lập tức bộc phát hỏa diễm bá đạo, thân thể của hắn đẩy mạnh giống như hỏa tiễn lao thẳng qua phía của Hỏa Diễm Điểu.Cơ hồ là trong một chớp mắt, Nhạc Trọng giống như đạn pháo đâm tới người của tứ giai Hỏa Diễm Điểu, hắn nhảy lên cao thế này thì bắt lấy một lông vũ của tứ giai Hỏa Diễm Điểu.Hỏa Diễm Điểu dùng sức vỗ cánh, một cổ vòi rồng khủng bố lăng không hiện ra, mang theo tốc độ vượt qua Mach 2 khủng bố bay về phương xa, thoáng cái biến mất tại chỗ giống như lôi đình.- Làm sao bây giờ?

Thủ lĩnh bị tứ giai Hỏa Diễm Điểu mang đi.Một tên chiến sĩ đặc chiến doanh nhìn qua phương xa và cau mày hỏi.Một tên đại đội trưởng đặc chiến doanh thở dài, nói:- Lập tức báo cáo tổng bộ!Ở xa xa nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ nhổ ra miệng ngụm máu tươi, Diêu Diêu thoáng cái quỳ trên mặt đất, lớn tiếng khóc rống lên, vô số nước mắt từ trong gương mặt nhỏ của nàng chảy xuống, giống như chân trâu rơi trên mặt đất.- Đợi em!

Chị ơi!Em nhất định sẽ tìm được chị.

Em nhất định sẽ tìm được chị.

Nhạc Trọng, van cầu anh nhất định phải cứu được chị!

Van cầu anh!

Cứu chị của em.

Chỉ cần anh cứu chị của em, anh nói gì em cũng nghe!Nhạc Trọng bò lên thân thể của Hỏa Diễm Điểu thì bị gió mạnh thổi qua, hắn cơ hồ giống như tro bụi cuốn bay đi.

Nhưng mà bây giờ tố chất thân thể gấp mười lần người bình thường phát huy tác dụng, giúp hắn leo lên người của Hỏa Diễm Điểu.- Đừng chết!Van cầu cô!

Đừng chết!Cầu cô chờ tôi!Chư Thiên thần phật, chỉ cần các người hiển linh thì cứu Thanh Vũ một mạng, tương lai tôi sẽ tạo kim thân cho các người ở nhân gian.Nhạc Trọng bị vòi rồng khủng bố của Hỏa Diễm Điểu quét qua thân thể, từng bước một bò lên, trong nội tâm lần đầu tiên cầu thần bái phật.Nhạc Trọng chưa bao giờ tin thần phật mà chỉ tin chính mình, cho dù sau tận thế nghe được âm thanh của thần, nhưng mà hắn chỉ tin mình mà không tin thần linh.

Cho dù gặp được tuyệt cảnh thì hắn cũng nghĩ biện pháp tự mình giải quyết.

Lúc này hắn không có cách nào, chỉ có thể cầu xin thần phật, cầu xin được những thứ này giúp đỡ.Hỏa Diễm Điểu dùng tốc độ Mach 2 bay trên bầu trời, loại tốc độ này thì gió biến thành lưỡi dao, trực tiếp cuốn bay người.

Cho dù mạnh như Nhạc Trọng ở dưới trạng thái này cũng mấy lần suýt nữa bị thổi bay.

Lúc này Hỏa Diễm Điểu không biết bay trên bầu trời bao nhiêu ngàn mét, nếu từ độ cao này té xuống, Nhạc Trọng dù sử dụng kỹ năng thao túng trọng lực cũng phải chết không thể nghi ngờ.Nhạc Trọng dưới những cơn gió như đao bò tới trảo của Hỏa Diễm Điểu, hắn nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ hai mắt đỏ thẫm.Lúc này phần bụng của Kỷ Thanh Vũ đã bị Hỏa Diễm Điểu trảo xuyên thủng, hơn nữa trảo của nó còn xuyên qua phần bụng của Kỷ Thanh Vũ đâm gãy xương sống.Nếu không phải tố chất thân thể của Kỷ Thanh Vũ thân vượt xa người bình thường, nàng hiện tại đã chết.

Cho dù thân thể của nàng tố chất vượt xa người bình thường cũng khó tránh khỏi tử vong, máu tươi không ngừng từ bụng của nàng chảy ra ngoài, trong miệng chảy ra.

Ánh mắt kiên định của nàng bây giờ đang từ từ tan rã- Anh...

Không nên...

Đến...

Khục!Kỷ Thanh Vũ nhìn thấy Nhạc Trọng đang bò tới thì ánh mắt thanh tịnh sáng ngời và gian nan nói một câu, sau đó ho ra một ngụm máu tươi.Nhạc Trọng hai mắt đỏ thẫm, nước mắt không tự chủ mà chảy xuống, hắn có chút điên cuồng lớn tiếng nói:- Đừng nói chuyện!Đừng nói chuyện!Tôi muốn cô sống sót.

Tôi muốn cô sống sót!Kỷ Thanh Vũ...

Anh muốn em sống sót!

Em tuyệt đối không thể chết!Anh thích em, I love you!

Thỉnh em sống sót vì anh.

Van cầu em!Nhạc Trọng chưa bao giờ chủ động nói như vậy với nữ nhân.

Trên thực tế lúc trước hắn vừa nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ, đã bị mỹ nữ xinh đẹp, tràn ngập tự tin, khí chất ưu nhã, chiến đấu ưu hấp dẫn.

Nhưng mà hắn vẫn đè nén cảm tình này, hơn nữa thỉnh thoảng còn chủ động nhớ nhung nữ hài xinh đẹp này, chuyện này tới nay chưa nói ra.

Nhưng mà hôm nay nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ sắp tử vong, hắn cũng nhịn không được nữa, hắn sợ hãi khóc lên, hắn sợ mình mất nàng, mất người mình yêu thương.Kỷ Thanh Vũ nghe được Nhạc Trọng thổ lộ khóe miệng có chút khẽ cong, nghe được câu này so với lời tâm tình gì cũng tốt hơn.

Khóe miệng nàng hơi động và muốn nói cái gì đó.- Đừng nói chuyện!Cầu em, đừng nói chuyện!Nhìn anh đi!

Anh nhất định sẽ cứu em ra ngoài!

Anh nhất định sẽ cứu em!Nhạc Trọng nhìn thấy Kỷ Thanh Vũ muốn nói cái gì đó, bỗng chốc bị sợ tới mức kinh hoàng, lớn tiếng kêu lên, đồng thời dùng cả tay và chân bò qua phía của Kỷ Thanh Vũ bên này.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 717: Sinh Vật Bọc Thép.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này Nhạc Trọng không còn nhìn người sống sót như con sâu cái kiến nữa, hắn cũng không còn là thủ lĩnh lãnh khốc tiêu diệt mấy ngàn địch nhân.

Hắn chỉ là một người vô cùng chật vật, vì cứu người mình yêu mến mà dốc sức liều mạng, ý đồ muốn giành tính mạng người mình yêu với tử thần.Lúc này xương cột sống và cả pâần bụng của Kỷ Thanh Vũ đã bị đâm xuyên qua, thương thế đã nặng tới mức tùy thời sẽ tử vong.

Nhạc Trọng lo lắng nàng vừa nói ra lời gì khí lực hao hết, không còn biện pháp duy trì sinh cơ.Khóe miệng của Kỷ Thanh Vũ mang theo mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng đang cố gắng bò qua phía nàng thì trong lòng cảm thấy ấm áp, nàng vào thời khắc này đã nhìn thấy rõ tâm ý của Nhạc Trọng đối với nàng.

Nàng ho ra một ngụm máu tươi, ánh mắt của nàng mờ đi, không còn nhìn rõ Nhạc Trọng.- Nhạc Trọng!I love you!

Khục!Thời điểm Nhạc Trọng vừa mới tới gần Kỷ Thanh Vũ thì chỉ nghe được Kỷ Thanh Vũ dùng hết lực lượng cuối cùng chậm rãi nói một câu, sau đó ho ra một ngụm lớn máu tươi, thân thể khẽ run lên, động tác dừng lại.- Ah!!Đừng chết!Đừng chết!Đừng chết!

Anh xin em đừng chết!Mở to mắt, anh van cầu em!Mở to mắt!Nhạc Trọng lúc này cách Kỷ Thanh Vũ chừng bảy mét.

Hắn sức hết sức bò qua chỗ của Kỷ Thanh Vũ, luống cuống tay chân đem cỏ cứu mạng, Âu Minh tiên hóa dịch số một, Âu Minh tiến hóa dịch số hai, Âu Minh tiến hóa dịch số ba, mười ba tử ngọc quả vừa mới thành thục và huyết tinh cấp ba thoáng cái cho vài trong miệng của Kỷ Thanh Vũ.Vô số bảo vật trân quý rơi vào trong miệng của Kỷ Thanh Vũ, làm cho thân thể mềm mại của nàng run lên.

Thân thể không còn lạnh như băng.- Mình phải tỉnh táo!Mình phải tỉnh táo!Mình nhất định phải xé nát con súc sinh này.

Nhưng mà Thanh Vũ không thể treo như vậy được, làm sao bây giờ?Nhạc Trọng cảm nhận được thân thể mềm mại của Kỷ Thanh Vũ khôi phục một tia ấm áp thì thân thể buông lỏng, thế nhưng mà đối mặt tình trạng của Kỷ Thanh Vũ thì hắn vẫn có chút thúc thủ vô sách.Lúc này phần bụng và xương sống của Kỷ Thanh Vũ đã bị đâm xuyên qua, cho dù đặt trên người của Nhạc Trọng thì đó cũng là trọng thương trong trọng thương, không biết có thể còn sống hay không.

Kỷ Thanh Vũ thân thể sức sống, cường độ đều thua xa Nhạc Trọng, muốn sống sót càng thêm khó khăn.- Bạch cốt đi ra!Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, trong hư không xuất hiện cái động, một cánh tay lớn bắt lấy trảo của con chim, bạch cốt thoáng cái từ trong hư không đi ra ngoài.- Khóa nàng lại, đừng làm cho nàng rơi ra ngoài.Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ ra lệnh cho bạch cốt.Bạch cốt lập tức bắn gai xương ra khóa thân thể của Kỷ Thanh Vũ lại.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ và cắn răng trực tiếp bò lên đầu lâu của Hỏa Diễm Điểu.

Không giết con tứ giai Hỏa Diễm Điểu này thì Kỷ Thanh Vũ tuyệt đối chỉ có một con đường chết.

Giết chết con tứ giai Hỏa Diễm Điểu tuy cũng là cửu tử nhất sinh, nhưng mà vẫn có một chút sinh cơ.Nhạc Trọng bò dọc qua thân thể của tứ giai Hỏa Diễm Điểu bò lên lưng của tứ giai Hỏa Diễm Điểu, hắn hao phí 100 điểm tinh thần lực ngưng tụ ra một trường mâu ma viêm dài tám mét.Sau khi tấn chức ma viêm cấp hai, Nhạc Trọng áp súc ngưng tụ ma viêm hạn mức lớn nhất tăng từ 50 điểm đột phá đến 100 điểm.

Mà 100 điểm tinh thần lực ngưng tụ ra trường mâu ma viêm còn mạnh hơn cả khi Nhạc Trọng chưa thăng cấp ma viêm.Con tứ giai Hỏa Diễm Điểu giống như cảm ứng được Nhạc Trọng trên lưng sinh ra sát ý.

Nó chợt uốn éo thân thể, một cổ quán tính lớn ập qua phía Nhạc Trọng, cơ hồ xé rách phần lưng của Hỏa Diễm Điểu.Nhạc Trọng nắm chặc phần lưng của Hỏa Diễm Điểu và dùng sức ném một cái,trường mâu ma viêm trong tay bắn qua phia đầu lâu của Hỏa Diễm Điểu và nổ tung.Con tứ giai Hỏa Diễm Điểu bị trường mâu ma viêm bắn xuyên đầu, bạo tạc nổ tung cực mạnh.

Oanh ra một lỗ máu cực lớn, một kích này của Nhạc Trọng uy lực kinh thiên động địa, cơ hồ oanh nát nửa cái đầu của tứ giai Hỏa Diễm Điểu này.Tuy Hỏa Diễm Điểu là tứ giai biến dị thú có tốc độ cao tới Mach 2.

Nhưng mà trước mặt tốc độ Mach 2 siêu cao này người mạnh như Nhạc Trọng chỉ cần bị nó bổ nhào qua.

Trên cơ bản cũng bị xuyên qua thân thể và trọng thương sắp chết.

Nhưng mà lực phòng ngự của nó không tính là mạnh.

Cũng cũng chỉ có ngăn cản được súng máy hạng nặng 12.

7 li trùng kích mà thôi.- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 77...- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 78, đạt được hai điểm cường hóa tự do.Khi đầu của Hỏa Diễm Điểu bị Nhạc Trọng oanh bể đầu.

Một đoàn linh quang lớn chui vào trong cơ thể của hắn, làm cho hắn thoáng cái tăng lên hai cấp liên tục.

Tấn thăng đến cấp 78.Đồng thời một hộp báu màu xanh lá bay ra, rơi ra ngoài.Thời điểm nhìn thấy hộp báu màu xanh rơi xuống thì bạch cốt bắn ra một cái lưới xương hứng lấy nó.Con tứ giai Hỏa Diễm Điểu vừa chết thì lập tức rơi xuống phía dưới.- Mang nàng tới bên cạnh ta!Nhạc Trọng nhìn qua bạch cốt rống to lên.Bạch cốt chợt mang theo Kỷ Thanh Vũ từ trong móng vuốt của Hỏa Diễm Điểu rút ra ngoài, trong nháy mắt rút ra thì máu tươi và nội tạng bắn ra ngoài, rơi xuống dưới đất.Bạch cốt không có chút tình cảm thương hoa tiếc ngọc nào, nó bắn gai xương đưa Kỷ Thanh Vũ tới bên người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lúc này đã bò qua ôm lấy Kỷ Thanh Vũ, tay phải điểm một cái, một đạo tơ nhện trong suốt đính lên người của tứ giai Hỏa Diễm Điểu.Nhạc Trọng một tay ôm Kỷ Thanh Vũ và tỉnh táo nhìn xuống, thời điểm cách mặt đất một ngàn năm trăm mét thì bung dù ra.

Đồng thời phát động kỹ năng thao túng trọng lực, đem thể trọng của chính mình cùng Kỷ Thanh Vũ giảm bớt một nửa.Thân thể to lớn của Hỏa Diễm Điểu rơi xuống đất, bị đâm chia năm xẻ bảy.- Nơi này là hải đảo?Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ nhìn qua hoàn cảnh chung quanh, chỉ thấy dưới mặt đất là một hòn đảo đường kính một cây số, mà trên hòn đảo này không có thực vật, giống như một tảng đá ngầm vậy.Nhạc Trọng ôm Kỷ Thanh Vũ đáp xuống hòn đảo này, hắn lấy tay thả Kỷ Thanh Vũ lên tấm thảm hắn vừa trải ra, nhìn qua cái động lớn ở phần bụng của Kỷ Thanh Vũ mà thúc thủ vô sách.Tuy Kỷ Thanh Vũ phục dụng nhiều loại tiến hóa dược tề, tử ngọc quả vô cùng trân quý, cỏ cứu mạng và mấy thứ khác, nhưng mà vẫn hôn mê bất tỉnh.- Làm sao bây giờ?

Đúng rồi!

Còn có vật kia!Thời điểm Nhạc Trọng có chút thúc thủ vô sách thời thì tâm niệm vừa động đi qua thi thể của tứ giai biến dị Hỏa Diễm Điểu, nó đào tinh hạch có hỏa diễm bao phủ và một huyết tinh đỏ thẫm.Nhạc Trọng thoáng cái đi tới bên người của Kỷ Thanh Vũ.

Hắn đem huyết tinh vô cùng trân quý của Hỏa Diễm Điểu mớm vào miệng, sau đó hôn lên môi của Kỷ Thanh Vũ, đem chất lỏng huyết tinh móm vào miệng của Kỷ Thanh Vũ.Huyết tinh tứ giai biến dị Hỏa Diễm Điểu hiệu quả không phải chuyện đùa, trong dạ dày của Kỷ Thanh Vũ nó hóa thành nhiệt lưu cuồn cuộn bao phủ thân thể của nàng.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 718: Biến Dị Thú Cấp Năm. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐược huyết tinh biến dị Hỏa Diễm Điểu tẩm bổ thì miệng vết thương của Kỷ Thanh Vũ bắt đầu không chảy máu nữa.

Thế nhưng mà phần bụng của Kỷ Thanh Vũ bị Hỏa Diễm Điểu xỏ xuyên qua, ngay cả ruột bị cắt đứt, xương cột sống nát bấy, loại thương thế này không phải huyết tinh có thể chữa khỏi.Huyết tinh có thể đề cao tố chất thân thể và sức sống, nhưng không cách nào làm cho ruột đứt xương gãy liền lại.- Làm sao bây giờ?

Đúng rồi!

Còn có thứ này!Thứ này nói không chừng hữu dụng.NhạcTrọng nhìn qua vẻ mặt thống khổ của Kỷ Thanh Vũ thì trong lòng vô cùng lo lắng, hắn thoáng cái đem hộp báu màu xanh da trời của Hỏa Diễm Điểu tuôn ra mở ra, hào quang chớp động vào một sinh vật quỷ dị có thân thể cao hai mét, ở bên ngoài có gân xanh nổi lên giống như sinh vật, ngực có một viên bảo thạch kỳ dị hiện ra trước ngực của hắn.- Bảo vật cấp bảy: sinh vật bọc thép I.

Đây là trang bị cho chiến binh tác chiến vũ trụ, sau khi bọc thép được cung cấp phòng ngự cường đại, hơn nữa có thể chiến trong đấu trong hoàn cảnh thật ác liệt, có thể cung cấp đại lượng dưỡng khí.

Có được năng lực chữa trị thương thể cho người đang mặc nó.

Khu động cần tinh hạch biến dị thú.- Bảo vật cấp bảy!

Không ngờ là bảo vật cấp bảy!Nhạc Trọng nhìn thấy sinh vật bọc thép I thì chấn động, lần đầu tiên nhìn thấy bảo vật cấp bảy.

Phải biết rằng trữ vật giới chỉ giúp hắn lập vô số công lao cũng chỉ là bảo vật cấp sáu mà thôi.

Không ngờ sinh vật bọc thép I này còn cao hơn chiếc nhẫn của hắn một cấp, hiển nhiên là bảo vật quý giá.Nhạc Trọng thò tay sờ lên sinh vật bọc thép I, tâm niệm vừa động, bảo thạch trước ngực của nó mở ra cái nắp, lộ ra một cái mâm chứa tinh hạch.Nhạc Trọng cầm tinh hạch tứ giai Hỏa Diễm Điểu đặt vào trong cái mâm, ngực của sinh vật bọc thép này đóng lại.

Toàn bộ cơ bắp của sinh vật bọc thép khởi động, giống như đang sống lại.- Mở ra!Nhạc Trọng ra lệnh cho sinh vật bọc thép.Sinh vật bọc thép mở ra, Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí đem Kỷ Thanh Vũ đặt vào trong sinh vật bọc thép.Các thứ kết nối bên ngoài của sinh vật bọc thép quấn lấy thân thể của Kỷ Thanh Vũ và bắt đầu chữa trị thân thể của nàng.- Chữa trị bắt đầu!

Trải qua tính toán người điều khiển trước mắt tiếp cận trạng thái tử vong, hoàn toàn chữa trị thân thể người điều khiển dự tính cần tiêu hao 90 ngày địa cầu.

Trong lúc chữa trị sinh vật bọc thép không thể chiến đấu, ở vào trạng thái đóng.Trên chỗ truy cập của sinh vật bọc thép hiện ra một đám ký tự chữ Hán.Nhạc Trọng nhìn thấy tin tức này thì thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Hắn bắt đầu cẩn thận nhìn chung quanh một vòng.- Hòn đảo nhỏ này đang dị động!Lúc này xem xét thì trong lòng Nhạc Trọng lập tức sinh ra cảm giác sởn gai ốc, hắn đúng là nhìn thấy hòn đảo này nhanh chóng vượt qua một đám đá ngầm ở chung quanh.- Chẳng lẽ nói bản thân hòn đảo này chính là biến dị thú cường đại?Trong lòng Nhạc Trọng sinh ra cảm giác lạnh hết cả người và nhanh chóng nhìn qua mặt đất.- Cảm giác chi nhãn phải nhìn thấy bộ phận thân thể của đối phương mới có tin tức.

Nếu muốn biết nó có phải biến dị thú hay không, chỉ cần đi biên giới hòn đảo là xác định được.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi, đi thẳng tới chỗ thi thể của tứ giai Hỏa Diễm Điểu và bắt đầu cắt thi thể Hỏa Diễm Điểu ra nhiều khối.Nhạc Trọng có thể tiêu diệt đầu tứ giai biến dị Hỏa Diễm Điểu hoàn toàn là may mắn, nếu như chiến đấu chính diện.

Hắn vừa thấy mặt cũng sẽ bị Hỏa Diễm Điểu giết chết, cơ hồ không có lực phản kháng, cho dù có quang thuẫn, Thanh Đồng Linh Chung cũng khó có thể ngăn cản tứ giai biến dị Hỏa Diễm Điểu toàn lực bổ nhào qua.Nhưng mà tứ giai biến dị Hỏa Diễm Điểu là biến dị thú công mạnh thủ yếu, lúc này mới bị Nhạc Trọng bò lên người và một kích toàn lực tiêu diệt.Nhạc Trọng đi tới trước thân thể của Hỏa Diễm Điểu thì nhìn thấy thân thể Hỏa Diễm Điểu máu đã sắp khô rồi, sau đó thu một bình lớn, cuối cùng bỏ vào trong trữ vật giới chỉ.

Hắn đem máu, óc, tủy não, xương cốt của Hỏa Diễm Điểu thu toàn bộ, để vào trữ vật giới chỉ.

Sau đó dùng Ngạc Nha Cứ Nhận cưa đôi cự trảo của Hỏa Diễm Điểu.Trảo của Hỏa Diễm Điểu có thể dễ dàng xuyên thủng Kỷ Thanh Vũ mặc trên người da biến dị thú cấp ba thì rất sắc bén.

Phải biết rằng, cho dù là cơ quan pháo cũng không cách nào bắn thủng giáp da biến dị thú cấp ba đấy.Hỏa Diễm Điểu xảy cánh dài tám mươi mét, trảo của nó chỉ chừng một mét, vô cùng sắc bén.

Cho dù trong tay của Nhạc Trọng là Hắc Nha Đao, Ngạc Nha Cứ Nhận là trang bị sắc bén nổi tiếng trong hệ thống thần ma cũng khó mà cưa được trảo của Hỏa Diễm Điểu.Nhạc Trọng cưa đổi trảo này ra chính là muốn chế tạo vũ khí sắc bén.

Lợi dụng những thứ này giết địch không thể nhận được trang bị thần ma, nhưng lại là lợi khí giúp Nhạc Trọng đối phó địch nhân cường đại.Nhạc Trọng đem trảo của và tài liệu trên người của Hỏa Diễm Điểu thu đi không còn gì, cẩn thận từng li từng tí đi tới bên giới hòn đảo nhìn một cái.- Biến dị thú cấp 118: ngũ giai Long Kình Thú.

Hung thú khủng bố bá chủ của biển cả.Nhạc Trọng trong mắt ẩn ẩn sợ hãi lui ra phía sau, sợ làm hung thú cấp năm này chú ý tới.Nơi đây là biển cả rộng rãi không có đất liền làm tựa, một khi ngũ giai Long Kình Thú này tiến vào trong biển thì Nhạc Trọng có phiền toái lớn lắm.Biển cả bao la hơn lục địa nhiều lần, mà biến dị thú tron biển lại nhiều gấp vài vạn lần trên lục địa, trong tình huống như vậy, biến dị thú trong biển chỉ sợ cũng đáng sợ hơn trên lục địa nhiều.

Dưới tình huống như vậy, Nhạc Trọng nếu là rơi vào trong biển sẽ gặp nguy hiểm.

Bởi vì kỹ năng ma viêm của hắn trong nước biển không có bao nhiêu tác dụng cả.Nhạc Trọng trở lại bên phía sinh vật bọc thép cua Kỷ Thanh Vũ nghỉ ngơi và thủ hộ cho nàng.Long Kình Thú chính là ngũ giai biến dị thú cũng là bá chủ của biển cả này, Trong biển cả trừ hung thú ngũ giai ra.

Biến dị thú cấp thấp không dám tới gần bá chủ của biển cả này.Nhạc Trọng ở trên biển cả, một thân bổn sự cũng không cách nào phát huy, chỉ có thể thành thành thật tạật ở trên lưng của Long Kình Thú dựng một cái lều vải và cẩn thận nhàm chán nhìn qua Kỷ Thanh Vũ trong sinh vật bọc thép và xem sách.Trong nhẫn trữ vật của Nhạc Trọng có nhiều nước ngọt, lương thực đủ cho hắn sống một năm đấy.Không biết qua bao nhiêu ngày, một đạo sóng biển khủng bố từ trên phần lưng của Long Kình Thú đập tới.- Chuyện gì xảy ra?Nhạc Trọng còn chưa kịp phản ứng thì phần lưng của Long Kình Thú chìm vào trong biển rộng.Kỷ Thanh Vũ ở trong sinh vật bọc thép bị Nhạc Trọng dùng tơ nhẹn cuốn lấy.Nhạc Trọng vừa rơi xuống nước, sinh vật bọc thép cũng bị cuốn vào trong biển cả.Bởi vì Kỷ Thanh Vũ đang ở trong sinh vật bọc thép nên Nhạc Trọng cũng không cách nào thu sinh vật bọc thép vào trong trữ vật giới chỉ, chỉ có thể đủ nàng lưu ở bên ngoài.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 719: Biến Dị Thú Cấp Năm. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng bỗng chốc bị sóng biển mạnh mẽ cuốn vào trong biển, hắn nhìn thấy Long Kình Thú thân dài một ngàn mét đang hung bạo chém giết với một con cá mập khổng lồ dài tám trăm mét, song phương hung hăng cắn xé với nhau, từng đạo sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra chung quanh.- Biến dị thú cấp 113: ngũ giai biến dị Hổ Sa.

Một trong những bá chủ biển cả, trời sinh tính hung mãnh hiếu chiến.Nhạc Trọng nhìn thấy hai con ngũ giai biến dị thú đang chém giết với nhau thì tránh ra xa xa.

Nếu như trên đất bằng thì bỏ đi, đây chính là biển cả, hắn cũng không dám ngây ngốc ở đây làm ngư ông đắc lợi.

Không cẩn thận thì hắn có thể bị biên dị thú tiêu diệt đấy.Thời điểm Nhạc Trọng theo gợn sóng bơi ra một trăm mét, một con cá mập lớn dài sáu mét lập tức bơi qua phía Nhạc Trọng bên này.- Biến dị thú cấp 46: cá mập biến dị.

Dị thú trong nước!Tuy Nhạc Trọng có tố chất thân thể vượt qua người thường gấp mười lần, nhưng mà bơi lội không cách nào hoàn toàn phát huy uy thế và tốc độ của hắn được, cho dù tốc độ của hắn nhanh hơn quán quân thế giới gấp đôi.

Loại tốc độ này căn bản không so được với cá mập biến dịCon cá mập biến dị này trong mấy hô hấp đã tới bên người Nhạc Trọng và mở to cái miệng dính máu cắn qua phía Nhạc Trọng bên này.Thời điểm Nhạc Trọng sắp bị cắn thì hắn lập tức phát động kỹ năng phân thân, đột nhiên phân thân giống hắn như đúc xuất hiện trong biển rộng này.Nhìn thấy đột nhiên nhiều ra Nhạc Trọng, con cá mập biến dị do dự một chút hung hăng cắn lấy Nhạc Trọng và cắn xé Nhạc Trọng phân thân thành từng mảnh nhỏ.Trên phân thân của Nhạc Trọng có tơ nhện do bản tôn Nhạc Trọng phóng thích ra ngoài, Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, tơ nhện lập tức kéo qua phía con cá mập biến dị.Con cá mập nhìn thấy con mồi đưa tới tận miệng của mình thì lập tức táp qua phía của Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng nhìn con cá mập biến dị kia thì lập tức sử dụng kỹ năng thao túng trọng lực, trọng lực gấp hai lần tác dụng lên thân thể của con cá mập biến dị, làm cho thân thể nó trầm xuống và không cắn trúng.Nhạc Trọng thừa cơ hội này nhảy lên đầu lâu của con cá mập, bắn bắn tơ nhện ra quấn quanh người của con cá mập xong và dùng quyện nện lên đầu của con cá mập này, sức lực gấp mười lần người bình thường giống như búa tạ đấm vào đầu của con cá mập biến dịCon cá mập biến dị bị đau, thoáng cái điên cuồng giãy dụa thân thể, ý đồ đem Nhạc Trọng trên người của nó hất văng đi.Nhạc Trọng năm ngón tay như móc câu đâm vào đầu của cá mập, hai chân gắt gao kẹo vào đầu con cá mập, toàn lực một quyền đánh lên đầu lâu của con cá mập.Tuy ở trong nước phát huy sức mạnh không tốt, nhưng mà tố chất thân thể của Nhạc Trọng cũng vượt qua người thường gấp mười lần, có được lực lượng thậm chí vượt qua một ít biến dị thú, hắn công kích cũng thập phần có uy hiếp.Nhạc Trọng liên tiếp đánh ra trăm quyền lên đầu của con cá mập biến dị này, làm cho con cá mập biến dị não trướng mắt hoa lên, tơ nhện liên tục rút lấy thể lực của con cá mập biến dị này.Con cá mập biến dị giãy dụa hồi lâu, rốt cục thân thể vô lực mềm nhũn, trong miệng có máu chảy ra ngoài.Nhạc Trọng thừa cơ đem điểm kỹ năng tăng lên Tuần Phục Thuật, sau đó một hào quang của Tuần Phục Thuật nhét vào trong đầu của cá mập biến dị.Tuần Phục Thuật cấp bốn áp chế thì con cá mập biến dị cấp hai bị Nhạc Trọng trực tiếp phục tùng.Nhạc Trọng phục tùng con cá mập biến dị xong thì buông lỏng, vỗ người con cá mập, con cá mập biến dị lập tức lao ra khỏi mặt nước như mũi tên.Vừa lên mặt nước, Nhạc Trọng chợt thở ra một hơi, hắn ở dưới nươc chiến đấu với con cá mập biến dị mười lăm phút, nếu không phải sức sống thân thể của hắn đủ cao, hắn tuyệt đối chèo chống không được lâu.Nhạc Trọng cưỡi lên người con cá mập biến dị, đem tinh hạch biến dị thú cấp hai cho nó, nói:- Từ hôm nay trở đi, gọi là là tiểu sa!Con cá mập biến dị thoáng cái cắn viên tinh hạch nuốt vào trong bụng, sau đó thông qua cảm ứng tâm linh của hai bên phát ra tin tức vui mừng với Nhạc Trọng.Đối với tiểu sa mà nói, tinh hạch cấp hai này chính là đại bổ của nó.

Nó nguyên bản chính là biên dị thú cao đẳng trong biển, chỉ cần tiêu hóa viên tinh hạch này thì có thể tiến hóa lên cấp hai.Nhạc Trọng nhìn tiểu sa ra lệnh.- Mang ta đi lục địa gần nhất!Tiểu sa nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì thoáng dùng tốc độ nhanh nhất của nó như mũi tên lao qua hướng đông bắc.

Nó tuy nó bị Nhạc Trọng công kích bị tổn thương không nhỏ, nhưng mà nó có tinh hạch biến dị thú cấp hai bổ sung, nó thoáng cái khôi phục không ít.Cá mập bình thường ở trong biển trong một giờ bơi được bốn mươi hải lý, hơn nữa không cách nào kéo dài.

Nhưng mà tiểu sa bây giờ lại bơi với tốc độ sáu mươi hải lý một giờ, hơn nữa còn có thể bảo trì tốc độ bốn mươi hải lý trong vòng mười hai giờ.Tiểu sa bơi mười tiếng rốt cuộc mang Nhạc Trọng đi tới đất bằng, bản thân của nó cũng từ trong biển nhảy lên trên đất liền, cuộn mình thành một đoàn giống như chết vậy.Chỉ có Nhạc Trọng biết rõ tiểu sa đang tiến hóa lên biến dị thú cấp hai.Nhạc Trọng nhìn tiểu sa một cái, đem bạch cốt ở lại bên người tiểu sa phòng ngự, bản thân mình cõng sinh vật sắt thép Kỷ Thanh Vũ đi vào trong đất liền.Nhạc Trọng đi vào một tiểu trấn, chỉ thấy khắp tiểu trấn mọc đầy cỏ dại, trên đường là đủ loại ô tô, trên đường phố mịt mù không có người ở, chỉ có tang thi cả đàn cả lũ đang bồi hồi.

Ở trên đường đi toàn là những biển hiện chữ kỳ lạ.Nhạc Trọng thoáng suy nghĩ là hiểu mình đang ở đâu.- Nơi này là Nhật Bản.

Chẳng lẽ mình phiêu lưu xa như vậy sao?Nhạc Trọng nhìn một cái và đi nhanh vào trong tiểu trấn.

Dùng sức chiến đấu và trình độ cường hóa của hắn bây giờ, cho dù chém giết mấy ngàn đầu tang thi cũng không có vấn đề, nhưng mà tiêu hao thể lực thật lớn.Nhạc Trọng một bước đi vào trong trấn, đại lượng tang thi chợt bị mùi người sống của hắn hấp dẫn, nhao nhao di động qua hướng này.Nhạc Trọng cầm lấy Hắc Nha Đao tiện tay huy động, lưỡi đao cực lớn dễ dàng chém tang thi trước mặt thành hai đoạn.

Đại lượng tang thi vọt qua phía hắn bị hắn dễ dàng tiêu diệt ngay.Thời điểm Nhạc Trọng đi vào trong trấn, đột nhiên có tiếng thủy tinh nghiền nát, hai con tang thi tốc độ nhanh từ trong cửa hàng lao nhanh ra bên ngoài.Hắc Nha Đao cực lớn hóa thành hai ánh đao chém ngang người của hai con tang thi này, máu đen văng khắp nơi.

Một bản sách kỹ năng cấp ba cố hóa nhanh nhẹn rơi vào trong tay của Nhạc Trọng.Cố hóa lực lượng, cố hóa nhanh nhẹn là những sách cường hóa thuộc tính thân thể dễ dàng tuôn ra nhất.

Mà ma viêm, thao túng thực vật, thao túng băng tuyết, thao túng không khí là những kỹ năng thật mạnh chỉ có biến dị thú mạnh mẽ mới tuôn ra mà thôi.- Tháp tư tá điệp!

Tháp tư tá điệp! ( cứu mạng )30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 720: Nhật Bản.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThời điểm Nhạc Trọng huy động Hắc Nha Đao chém giết những con tang thi kia, đột nhiên từ trong siêu thị truyền ra âm thanh lo lắng.- Nhân loại?

Người Nhật Bản?Nhạc Trọng nhướng mày nhìn qua nơi phát ra âm thanh này, chỉ thấy trong lầu hai của siêu thị nhỏ này, một thiếu nữ tóc dài xinh đẹp đen nhánh, cột tóc đuôi ngựa, một đôi mắt to sáng ngời và hai ngọn núi đôi như xé áo mà ra, ăn mặc trang phục thủy thủ nữ học sinh cấp ba nhìn qua Nhạc Trọng xin giúp đỡ.- Có cứu hay không?

Vẫn cứu đi, cũng là người địa phương a.Nhạc Trọng do dự một chút lúc này đi qua hướng siêu thị.Trong cửa ra vào của siêu thị tụ tập năm S2 hai đầu L2, mấy chục tang thi bình thường, những tang thi này vừa nhìn thấy Nhạc Trọng thì trực tiếp lao qua phía trước.Nhạc Trọng tiện tay huy động Hắc Nha Đao cực lớn trảm mấy đao, những tang thi này bị chém thành vài đoạn.Ở chung quanh siêu thị còn có hơn mười tang thi bình thường đang bồi hồi, Nhạc Trọng đi qua chém giết vài lần là sạch, sau đó đi lên tầng hai siêu thị• một cước đá cửa, đá cánh cửa tầng hai của siêu thị văng đi.Nữ sinh cấp ba của Nhật Bản vừa nhìn thấy Nhạc Trọng thì trên mặt lộ ra một tia kinh hỉ, nhìn qua Nhạc Trọng cúi người 90 độ, thập phần có lễ phép nói:- Đa tạ! (Tiếng Nhật)Nhạc Trọng nhìn qua nữ sinh cấp ba và nói:- Cô biết tiếng Hoa không?Nghe Nhạc Trọng nói vậy thì nữ sinh cấp ba này mờ mịt, hiển nhiên nàng nghe không hiểu tiếng Hoa.Trong lòng Nhạc Trọng khe khẽ thở dài, tiếng Hoa không cách nào thông dụng như tiếng Anh phổ biến khắp thế giới.

Nếu như hắn chưa từng học qua sở trường ngôn ngữ, ngay cả trao đổi với nữ sinh cấp ba này cũng khó khăn.Nhạc Trọng hỏi:- Tôi là Nhạc Trọng!

Là người Hoa, cô tên gì?Nữ sinh cấp ba này nói:- Tôi là Đằng Khi Hương!

Học sinh năm hai trường Anh Điển, năm nay mười sáu tuổi.

Thập phần cảm tạ anh cứu tôi.

Nhạc quân!- Tại sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?Nhạc Trọng cẩn thận nhìn qua Đằng Khi Hương sau đó nhìn thấy trên người của nàng có một thanh kiếm nhật, hắn mơ hồ cảm giác được thanh kiếm nhật này là trang bị thần ma.Đằng Khi Hương dùng ánh mắt xinh đẹp nhìn qua Nhạc Trọng và trong mắt tràn ngập mơ ước và sùng bái.- Tôi đi tới đây tìm kiếm đồ ăn.

Nhưng mà không cẩn thận bị S2, L2 vây quanh, vây ở chỗ này.

Nhờ có nhạc quân tới cứu tôi, bằng không thì tôi sẽ bị vây ở nơi này tới khi chết đói.

Nhạc quân anh thật lợi hại, lại có thể dễ dàng giết nhiều tang thi như vậy, quá lợi hại.Người Nhật Bản sùng bái cường giả đã khắp sâu vào trong tính cách, trong thực chất của bọn họ thì chỉ cần đầy đủ mạnh mẽ, cho dù là yêu ma quỷ quái bọn họ cũng xem như thần minh.

Chỉ cần là cường giả sẽ được bọn họ tôn trọng.Đằng Khi Hương nhìn thấy Nhạc Trọng dám xông vào trong vô số tang thi và chém giết tự nhiên, chém giết tang thi tiến hóa dễ dàng như bóp chết một con kiến, tâm hồn thiếu nữ chấn động, đối với Nhạc Trọng sinh ra hảo cảm.

Càng đừng đề cập Nhạc Trọng còn cứu nàng một mạng.Anh hùng cứu mỹ nhân là thủ đoạn quá cũ, nhưng mà từ cổ chí kim đều thập phần lưu hành.

Mà thủ đoạn kiểu này xác xuât thành công cũng lớn.Đằng Khi Hương do dự một chút mới nhìn qua Nhạc Trọng phát ra lời mời:- Nhạc quân!

Xin ngài cùng tôi đi về căn cứ được không?Nhạc Trọng nhìn qua bộ dáng do dự của Đằng Khi Hương thì thoáng cái đoán được Đằng Khi Hương hẳn là biết tình hình căn cứ.

Nhưng mà loại căn cứ nhỏ này không cách nào chống lại được tồn tại khủng bố như hắn, một khi hắn xuất hiện tính cách hung ác, tiêu diệt một căn cứ nhỏ là quá dễ dàng.- Tốt!Nhạc Trọng đồng ý Đằng Khi Hương đề nghị, tuy hắn không có hảo cảm với người Nhật Bản gì.

Nhưng mà hắn không quen thuộc nơi này, hắn cần người dẫn đường cho hắn.- Đi theo tôi!

Vật tư trong siêu thị này xem như lễ vật cho cô!Nhạc Trọng quay người xuống lầu.Đằng Khi Hương đi theo sau lưng Nhạc Trọng xuống lầu.Nhạc Trọng chỉ qua vật tư trong siêu thị nói với Đằng Khi Hương:- Tùy tiện cầm đi!- Cảm ơn!Đằng Khi Hương nói cảm tạ với Nhạc Trọng, thập phần lưu loát chạy tới kệ vật phẩm của siêu thị thu thập vật tư.

Tràn đầy cái ba lô, nàng lại thập phần thông minh đi vào sâu trong siêu thị lấy ra những chiếc xe đẩy, lúc này mới chất vật tư lên một xe đẩy và đi ra ngoài.- Đằng Khi Hương còn rất thông minh!Nhạc Trọng nhìn cử động của Đằng Khi Hương thì khen một câu.Người bình thường căn bản không có nghĩ tới sẽ dùng xe đẩy trong siêu thị, hơn nữa sử dụng xe đẩy siêu thị thu thập vật tư, hành động cũng nhanh hơn nhiều.

Đằng Khi Hương là xem chuẩn Nhạc Trọng có được lực chiến đấu siêu cường mới có can đảm thu nhiều vật tư như thế mang về.Không lâu Đằng Khi Hương lưng cõng một ba lô, xe đẩy chất đầy hàng hóa theo Nhạc Trọng ra ngoài.- Đi thôi!Nhạc Trọng nhìn qua Đằng Khi Hương sau đó quay người đi ra ngoài, hoàn toàn không có ý đẩy chiếc xe cho Đằng Khi Hương làm gì.Đằng Khi Hương có chút thất vọng một chút, sau đó đẩy chiếc xe đi theo sau lưng Nhạc Trọng ra ngoài.Trên đường đi rất nhiều tang thi nhào đầu qua phía Nhạc Trọng nhưng lại bị Nhạc Trọng tiện tay chém ra một đao, những tang thi này toàn bộ bị hắn chém thành hai đoạn, căn bản không cách nào tiến tới gần hắn.- Thật mạnh!Hắn quả thật còn mạnh hơn cả quỷ!Đằng Khi Hương ở gần với Nhạc Trọng nhìn thấy hắn tiện tay chém giết nhưng tang thi kia thì tâm hồn thiếu nữ run lên.Dưới sự dẫn dắt của Đằng Khi Hương thì Nhạc Trọng đi vào một thôn xóm nhỏ uốn lượn.- Hương tỷ tỷ!- Hương tỷ tỷ, chị về rồi!Đằng Khi Hương vừa vào trong thôn nhỏ, một đám tiểu hài tử tuổi từ chín tới mười ba tuổi lao tới.

Trừ chuyện đó ra, còn có hai nữ nhân tuổi ngoài ba mươi, dẫn theo một đám nữ hài tuổi từ mười sáu tới mười tám đi tới.Đám tiểu hài tử trong thôn chạy ra ngoài có mười lăm, nữ có nam có.

Rất nhiều người thập phần gầy gò, xanh xao vàng vọt mang theo dấu vết tận thế.

Nhưng hiển nhiên bọn chúng không có bị ngược đại, cũng sống tốt.Đúng lúc này, một nữ hài tuổi chừng mười tám, dáng người mập mạp mặt tàn nhang nhìn qua Đằng Khi Hương lớn tiếng nói:- Hương!

Đây là ai vậy?

Tại sao cô mang nam nhân quay về?

Chẳng lẽ cô không biết nam nhân đều là cầm thú sao?Một nữ hài dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, tướng mạo bình thường, trên người chỉ có một cổ khí tức nhìn qua Nhạc Trọng và Hắc Nha Đao sau lưng thì khiếp đảm:- Hương!

Hắn là ai vậy?Còn có một nữ hài đeo kính mắt, dung mạo đoan chính thanh nhã, vẻ mặt nghiêm túc, thiếu nữ này ánh mắt lanh lợi nhìn qua Nhạc Trọng lưng cõng Hắc Nha Đao cực lớn thì không biết trong lòng suy nghĩ cái gì.Đám tiểu hài tử Nhật Bản trong thôn hiếu kỳ đánh giá Nhạc Trọng.Đằng Khi Hương nhìn qua người trong thôn nhỏ và nói:- Anh ta là Nhạc Trọng, là người Trung Quốc.

Là anh ta cứu tôi trong siêu thị Những vật tư này cũng là nhờ có anh ta tôi mới lấy được!30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 721: Bài Xích. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNữ nhân dáng người mập mạp kia nghe được Nhạc Trọng là nười Trung Quốc, nàng chợt kích động lên lớn tiếng kêu lên:- Cái gì?

Hắn là người Trung Quốc?

Đáng chết!Đằng Khi Hương, tại sao cô có thể mang người Trung Quốc tới đây.

Nơi này là Nhật Bản, chúng ta là người Nhật Bản, không phải là nơi cho người Trung Quốc tới.

Bảo hắn cút ra ngoài cho tôi!- Cút ra ngoài!Nơi này không chào đón mày!- Nơi này là Nhật Bản, không chào đón người Trung Quốc, cút ra ngoài!Nơi này là đế quốc Nhật Bản!Nghe được nữ hài mập mạp này châm ngòi thổi gió bên người, đám tiểu quỷ còn lại trong thôn cũng tưc giận nhìn qua Nhạc Trọng giương nanh múa vuốt rít gào lên.Nhật Bản những năm này do thế lực cực hữu lên nắm quyền, chính phủ Nhật Bản dung túng và dẫn đạo dư luận, trong dân gian rất nhiều người Nhật Bản tràn ngập chán ghét và cừu địch với người Hoa.Một tiểu nam hài tuổi chừng mười một lập tức kêu to lên, sau đó xoay người nhặt đá lên ném qua Nhạc Trọng.- Đúng là một đám vô ơn!Trên mặt của Nhạc Trọng hiện ra thần sắc lãnh khốc, hắn bước lên trước, huyễn hóa ra cước ảnh trùng trùng điệp điệp đá lên người năm tiểu quỷ Nhật Bản, thoáng cái đá năm tên tiểu quỷ này ra xa bảy tám mét, mỗi người nhổ ra một ngụm máu tươi.

Hắn tiến lên một bước, hung hăng một bạt tai lên mặt của nữ hài mập mạp mặt đầy tàn nhang, thoáng cái nữ hài mập mạp này gãy vài cây răng, phun ra một ngụm máu tươi.Nhạc Trọng rút lấy Hắc Nha Đao sau lưng ra chỉa vào đám người Nhật Bản sống sót và ánh mắt lạnh như băng, ra lệnh:- Hiện tại tất cả quỳ xuống!

Ai dám không quỳ tao sẽ chém đầu!- Mày dám đánh tao!

Tao giết mày!Nữ nhân mặt tàn nhang dáng người mập mạp lập tức lao qua phía Nhạc Trọng.- Không muốn!Một bên Đằng Khi Hương phát ra tiếng thét thê lương.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc lãnh khốc, cầm trong tay Hắc Nha Đao hóa thành đao quang chém một cái.Đầu lâu của nữ hài dáng người mập mạp này bay lên cao cao, một cổ máu tươi phóng lên trời, thi thể không đầu của nàng ta ngã xuống đất.Nhạc Trọng một đao chém giết nữ hài dáng người mập mạp, cầm lây Hắc Nha Đao chỉ vào đám người trong thôn tràn ngập áp bách ra lệnh:- Hiện tại quỳ xuống!

Không quỳ thì chết đi!Nhìn qua nữ hài mặt tàn nhang bị Nhạc Trọng không chút do dự chém giết, đám tiểu quỷ trong thôn sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng, giống như nhìn thấy ác quỷ!- Thực xin lỗi!- Vạn phần xin lỗi!

Xin tha thứ chúng tôi mạo phạm!- Thực xin lỗi!

Xin ngài tha thứ chúng tôi!"..."

Nữ hài đeo mắt kính, tư thái đoan chính thanh nhã quỳ xuống.

Những nữ nhân còn lại hoảng sợ nhìn qua Nhạc Trọng nhao nhao quỳ xuống, nhao nhao cầu xin.- Van cầu ngài, Nhạc quân!

Xin ngài hạ thủ lưu tình, không nên giết những người khác, xin ngài!Đằng Khi Hương cũng quỳ gối trước người Nhạc Trọng và đau khổ cầu khẩn.Nhạc Trọng không chút do dự đá bay thi thể nữ nhân mặt tang nhang dám chống đối hắn ra xa bảy tám mét, cho những người này hiểu được không phải ai cũng bị bắt nạt mà không hoàn thủ cả.

Hắn là một nam nhân bá đạo, trước mặt cường quyền thì các nàng phải cúi đầu.- Xin ngài tùy tiện chơi chúng tôi, nhưng mà xin ngài đừng làm hại những đứa trẻ này, chúng là vô tôi.Hai nữ nhân Nhật Bản chừng ba mươi tuổi bò tới trước người của Nhạc Trọng và kéo quần áo lên, lộ ra đôi ngọc thố trắng bóng cầu khẩn Nhạc Trọng cầu.

Các nàng hy vọng dùng thân thể của mình cầu xin Nhạc Trọng.- Tôi không có hứng thú với các nàng.

Các người đã không thích tôi, như vậy tôi cũng không cần đem vật tư cho người không thích mình.

Tôi sẽ đốt chúng đi!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua đám người Nhật Bản này, một ngón tay chỉa vào xe đây vật tư, một đạo ma viêm bắn ra rơi vào đám vật tư này, hóa thành một đoàn hỏa diễm thiêu đốt không còn.Đám người Nhật Bản này nhìn thấy xe đẩy chở vật tư bị đốt thành tro tàn thì mỗi người trong mắt chớp động thần sắc hối hận.

Vài nữ nhân cũng nhịn không được khóc lên.

Vật tư trong nơi của bọn họ không nhiều lắm, nếu không thực lực cũng không thế nào như Đằng Khi Hương xông pha ra ngoài mạo hiểm tính mạng tìm kiếm vật tư.Trấn nhỏ này với Nhạc Trọng mà nói là một đường bằng phẳng, nhưng mà với người bình thường mà nói chỗ đó chính là chỗ khủng bố như địa ngục.

Một đầu S2 cũng đủ làm cho người trong thôn nhỏ này chết sạch.Nhạc Trọng một kích hủy vật tư thành tro bụi, sau đó ánh mắt rơi vào ba lô sau lưng của Đằng Khi Hương.Trong lòng Đằng Khi Hương sinh ra một tia hàn ý, nàng ôm lấy ba lô, thoáng cái nằm rạp trên mặt đất, nói:- Nhạc quân!

Van cầu anh không nên hủy ba lô của tôi, đây là hy vọng của chúng tôi.

Chỉ cần anh lưu lại ba lô, tôi nguyện ý bồi anh cả đêm.

Tôi vẫn là xữ nữ, anh có thể thỏa mãn mà!Nữ nhân đeo mắt kính, tư thế đoan trang thanh nhã, nhìn qua có chút nghiêm túc nhìn qua Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Nhạc quân!

Tôi là Tỉnh Điền Kinh Tử, năm nay mười bảy tuổi, vẫn là xử nữ.

Lúc này là chúng tôi sai!

Xin anh lưu vật tư cho chúng tôi.

Tôi nguyện ý cùng Khi Hương bồi canh cả đêm.Nếu như không có đồ ăn, người ở đây không sống nổi vài ngày.

Tỉnh Điền Kinh Tử cũng biết đây là sự thật, nàng lần này quyết định dùng thân thể của mình đổi lấy đồ ăn.Nhạc Trọng lạnh như băng nói ra:- Tôi cần địa đồ nơi này.

Còn có một người phải dẫn đường cho tôi, đi tới căn cứ lớn ở gần đây.

Chỉ cần các người cung cấp hai điểm này thì ngày mai tôi sẽ rời đi.

Bao đồ ăn cũng để lại cho các người.Nhạc Trọng đối với những người Nhật Bản này không có hảo cảm gì, nhưng cũng không vô duyên vô cớ đồ sát những người Nhật Bản sống sót.

Trừ phi song phương là địch nhân, như vậy hắn mới không do dự ra tay tiêu diệt.Tỉnh Điền Kinh Tử quỳ gối trước người Nhạc Trọng và nói ra:- Vâng!

Chỗ tôi có địa đồ.

Tôi cũng biết gần đây có căn cứ lớn, ngày mai tôi sẽ dẫn đường cho anh.

Hôm nay kính xin anh vui lòng lưu lại thôn này nghỉ ngơi một đêm.Nếu như Nhạc Trọng biểu hiện không được, lúc này đã bị các nàng đuổi đi.

Thế nhưng mà Nhạc Trọng hiện tại ngay cả hài tử cũng đá bay đi, trực tiếp chém giết người có xung đột với hắn, chuyện này làm cho đám người Nhật Bản tràn ngập sợ hãi với Nhạc Trọng, các nàng tự nhiên không dám đem Nhạc Trọng đuổi đi.

Sợ là Nhạc Trọng hung thần này tức giận giết người.- Ân!Nhạc Trọng nhàn nhạt ứng một tiếng bước đi vào trong thôn nhỏ này.Nhạc Trọng tiến vào trong nhà nhỏ, những người sống sót lúc này mới dám đứng lên.- Đám cho người Hoa khốn nạn!Một lũ đê tiện, cũng dám đá tinh anh tương lai của đế quốc Nhật Bản.

Tao sẽ không buông tha cho mày!

Tôi sẽ làm cho mày chết không yên lành!Một tên thiếu niên tuổi chừng mười ba, đem đầu tóc nhuộm vàng tên là Long Khởi Hạo Nhị nhìn chằm chằm vào bóng lưn của Nhạc Trọng và hiện ra thần sắc oán độc.Long Khởi Hạo Nhị nhìn Đằng Khi Hương cùng Tỉnh Điền Kinh Tử sau đó gương mặt vặn vẹo.- Hương Tử tỷ là của tao!

Kinh Tử tỷ cũng là của tao!Tuyệt đối không để cho con chó người Hoa tụi mày cướp đi!30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 722: Bài Xích. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLong Khởi Hạo Nhị cưỡng chế lửa giận trong lòng, tìm kiếm thời cơ thích hợp rời khỏi căn cứ loại nhỏ này.Thời gian buổi tối tới thật nhanh, hai phụ nữ Nhật Bản đem một nồi cháo loãng tới, sau đó phân thành một chén nhỏ.Đám tiểu quỷ Nhật Bản đi qua, ngay ngắn trật tự cúi đầu ăn sạch chén cháo loãng nhỏ.Nhạc Trọng thấy một màn như vậy thì trong lòng có chút phiền muộn.

Ở trong nước, người trong nước không có thói quen xếp hàng.

Những tiểu quỷ thì thường xuyên chen ngang, dựa vào tố chất thân thể xen ngang, cường đoạt đồ ăn của tiểu hài tử.

Những tiều hài tử này được cha mẹ dạy dỗ lời nói và thói quen từ lúc nhỏ, Nhạc Trọng dùng roi và trừng phạt nghiêm khắc ngăn cản thói quen này mà không được.

Bây giờ nhìn thấy đám tiểu quỷ Nhật Bản lại tuân thủ trật tự, làm cho nội tâm của hắn có chút mất hứng.

Dù sao hắn là người theo dân tộc chủ nghĩa.

Nhìn thấy người Nhật Bản tốt hơn người Trung Quốc thì hắn mất hứng.- Nhạc quân, đây là của ngài.Tỉnh Điền Kinh Tử mang đồ ăn đi tới trước người Nhạc Trọng.Phần đồ ăn này theo tiêu chuẩn gồm thịt, súp, cơm trắng, cá ngừ và hoa quả.

Trong tận thế thì đây là mỹ vị khó có được.Rất nhiều tiểu quỷ Nhật Bản nhìn qua bên này thèm nhỏ dãi, nhưng mà bọn chúng thành thật ngồi đó, không dám lộn xộn.

Bọn chúng biết nam nhân trước mặt thủ đoạn vô cùng khủng bố, bọn chúng không dám chọc giận Nhạc Trọng là cường giả động chút là giết người này.- Không cần!

Chính các người ăn đi!Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt hảo ý của Tỉnh Điền Kinh Tử, móc đồ hộp thịt biến dị thú cấp hai ra ăn.Đồ hộp thịt biến dị thú cấp ba ẩn chứa nguyên khí mạnh mẽ, Nhạc Trọng cũng chỉ giữ lại làm đồ dự bị, thời điểm mình bị thương, khôi phục nguyên khí hoặc là cứu người mới dùng tới.Tỉnh Điền Kinh Tử cũng không có làm bộ, nàng cũng không phải thật tâm muốn đem đồ ăn quý giá đưa cho Nhạc Trọng hưởng dụng.

Nhìn thấy Nhạc Trọng cự tuyệt, nàng liền đem đồ ăn lấy về, sau đó bình quân phân thành mười bốn phần, lại cho đám tiểu quỷ ăn thêm một miếng.

Tuy mỗi người chỉ được ăn một chút, thế nhưng mà đám tiểu quỷ Nhật Bản này trên mặt hiện ra biểu lộ vui vẻ.Nhạc Trọng nhìn cử động này của Tỉnh Điền Kinh Tử thì trong lòng câm lặng và suy nghĩ:- Thật sự là một dân tộc đáng sợ!Nhật Bản sở dĩ có thể sau chiến tranh thế giới thứ hai từ đống tro tàn trở thành một siêu cường kinh tế, một mặt là có nước Mỹ viện trợ, một phương diện trọng yếu khác chính là do người dân Nhật Bản có tính bền gan vững chí và có tố chất dân tộc cực cao.Nhạc Trọng nhìn Tỉnh Điền Kinh Tử làm như vậy lại cảm thấy bực mình, chợt lưng cõng sinh vật bọc thép quay về gian phòng của mình nghỉ ngơi.Sau khi Nhạc Trọng rời khỏi nơi này, những người Nhật Bản sống sót kia đều buông lỏng một hơi.

Nhạc Trọng tồn tại giống như ngọn núi lớn áp các nàng không thở nổi, hiện tại Nhạc Trọng rời đi, các nàng lúc này mới yên lòng lại.Một người phụ nữ trung niên hỏi:- Kinh Tử, ngày mai cô sẽ dẫn đường cho hắn thật sao?Tỉnh Điền Kinh Tử gật đầu nói:- Ân!

Tên Nhạc Trọng này thoạt nhìn là người xem trọng chữ tín, tôi dẫn đường giúp hắn xem như tuân thủ hứa hẹn.Một phụ nữ trung niên còn lại lên tiếng.- Không biết hắn tới căn cứ cỡ lớn làm gì?

Nếu không chúng ta cùng với hắn rời đi?

Tiến vào trong căn cứ cỡ lớn thì chúng ta có lẽ không cần sinh tồn khó khăn như vậy.Đúng lúc này, đột nhiên bên ngoài thôn truyền ra âm thanh động cơ mô tô, ô tô các loại.Nghe được âm thanh như vậy, trong lòng đám người trong thôn hiếu kỳ nhìn ra bên ngoài.Chỉ thấy ở bên ngoài thôn, mười mấy tên quần áo tả tơi, ăn mặc hình thù kỳ quái, tay cầm theo gậy bóng chày, dao bầu, thái dao đi vào trong.

Long Khởi Hạo Nhị đi theo một tên dáng người khôi ngô, đầu trọc, trên mặt có vết sẹo xấu xí, trên người có xăm rất nhiều hoa văn.Long Khởi Hạo Nhị nhìn qua tên đầu trọc mặt thẹo lên tiếng.- Tang Điền đại ca, chính là trong chỗ này.Tên đầu trọc mặt thẹo chính là lão đại Tang Điền Dũng Thái Lang.

Dưới trướng của hắn có sáu mươi chiến sĩ, chi phối ba trăm người sống sót, là thổ hoàng đế một phương.- Giết cho tao!Trên mặt Tang Điền Dũng Thái Lang hiện ra nụ cười vui vẻ, vung tay lên và dẫn theo bộ hạ xông vào trong trấn nhỏ.Hơn mười tên chiến sĩ được Tang Điền Dũng Thái Lang dẫn dắt xông vào trong thôn.- Trốn!

Chạy mau ah!Đằng Khi Hương nhìn thấy đám người này vừa xông vào trong thôn thì sợ hãi.Nói xong Đằng Khi Hương liền dẫn đám tiểu quỷ bên cạnh chạy ra khỏi thôn.Hai phụ nữ trung niên của Nhật Bản liền tiến qua phía đám người kia.

Các nàng muốn dùng thân thể của mình đổi lấy sinh cơ cho đám tiểu quỷ.Bộ hạ của Tang Điền Dũng Thái Lang bổ nhào qua hai phụ nữ trung niên này bọn họ chỉ cởi quần và vây quanh bên người hai phụ nữ trung niên, tùy ý chơi những nữ nhân này, một bên phát ra tiếng cười to.Thời điểm vây quanh hai phụ nữ trung niên là mười tên côn đồ, đám nam tử còn lại như ác quỷ cười lên xông vào trong thôn.- Hương Tử tỷ tỷ cứu em!Đột nhiên lúc này một tiểu nam hài chừng mười một tuổi sợ hãi chạy tới, nó vô cùng hoảng sợ lớn tiếng cầu xin Đằng Khi Hương.- Ha ha ha ha!Đi chết đi!Một tên tráng hán Nhật Bản lúc này trong mắt hiện ra thần sắc điên cuồng chém tới, trực tiếp chém vỡ đầu của tiểu nam hài này, máu tươi bắn ra tung tóe.Những bộ hạ do Tang Điền Dũng Thái Lang này là kẻ đốt giết cướp hiếp làm việc ác bất tận, ác quỷ trong lòng chúng đã phóng thích ra ngoài, cả đám trở nên biến thái.- Kiện Thái!Đằng Khi Hương vừa nhìn thấy nam tử Nhật Bản chém vỡ đầu của tiểu hài tử thì sợ hãi kêu to một tiếng.Một nữ hài tuổi chừng mười một té trên mặt đất, nàng chợt nước mũi nước mắt chảy ra nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử khóc lóc cầu cứu:- Tỷ tỷ!Cứu em!Kinh Tử tỷ tỷ, cứu em với!Ba tên tráng hán Nhật Bản thoáng cái vây quanh ba tiểu nữ hài, bọn chúng cởi quần và phát tiết thú tính của mình lên ba đứa trẻ.Trong thôn nhanh chóng vang lên âm thanh khóc lóc cầu cứu khắp nơi, đám nam tử Nhật Bản này hưng phấn thở dốc.

Trong không khí tràn ngập dâm ý và biến thái.- Nhã Tử!Nhã Tử!Súc sinh!Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn thấy vài tên tráng hán đang cưỡng hiếp mấy đứa trẻ, trong con mắt xinh đẹp của nàng phún huyết, hai tay xiết chặt chảy máu.

Thế nhưng mà nàng thập phấn lý trí bản thân mình không thể làm gì, trừ làm vật hi sinh cũng không có tác dụng gì cả.- Nhạc Trọng!Chỉ có hắn!

Chỉ có hắn có thể cứu chúng ta!Tỉnh Điền Kinh Tử phản ứng thập phần linh mẫn, giống như nghĩ tới cái đó cứu được người trong thôn.Ở chỗ khác Đằng Khi Hương cũng không ngu ngốc, mang theo đám tiểu quỷ chạy qua hướng gian phòng của Nhạc Trọng.Tỉnh Điền Kinh Tử rất nhanh đi vào chỗ ở của Nhạc Trọng, nàng trông thấy Nhạc Trọng đang ngồi ở cửa sổ nhìn qua đám người bên ngoài giết chóc, lăng nhục người Nhật Bản mà không có ý ra tay.Tỉnh Điền Kinh Tử thoáng một phát đoan chính quỳ gối Nhạc Trọng trước người buồn bả cầu khẩn nói:30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 723: Đao Quang.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Nhạc quân!

Van cầu ngài ra tay cứu cứu chúng ta a!"

Nếu như Nhạc Trọng không ra tay, những tiểu quỷ trong thôn nhỏ này chắc chắn phải chết trong tay của đám người kia, hai nữ nhân xinh đẹp và đám tiểu nữ hài chắc chắn sẽ bị bắt lại làm chỗ tiết dục và làm thịt heo.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc mỉa mai.- Các người rất ghét người Hoa mà.

Tại sao tôi phải ra tay cứu các người?

Có lẽ các người nên đi cầu cứu đồng bào của mình thì hữu dụng hơn đấy.Những người Nhật Bản này vừa mới nhìn thấy Nhạc Trọng thì cực độ bài xích hắn.

Nhạc Trọng còn chưa rộng lượng tới mức lấy ơn báo oán.Hắn làm người ân oán rõ ràng, có ân báo ân có cừu báo cừu.Tỉnh Điền Kinh Tử ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng và trong mắt xinh đẹp hiện ra thần sắc kiên nghị, nói:- Nhạc quân, tôi muốn giao dịch với anh.

Van cầu anh cứu nhữn hài tử này, cho dù như thế nào thì chúng cũng vô tội.

Chỉ cần anh ra tay cứu những hài tử này, tôi nguyện ý làm người hầu của anh.

Từ hôm nay trở đi cho dù anh nói cái gì, Kinh Tử sẽ làm tất cả.Tỉnh Điền Kinh Tử không phải đồ đần, nàng thập phần rõ ràng những người Nhạt Bản kia làm chuyện cầm thú với người trong thôn, là những tên côn đồ.

Các nàng cho dù cầu khẩn thế nào cũng không thể đả động tâm tư của chúng.

Trái lại trước mắt tên người Hoa còn nguyện ý còn chút đạo lý.

Bởi như vậy, Nhạc Trọng so với đám người kia còn có thể thương lượng.- Kinh Tử!Một bên Đằng Khi Hương nhìn thấy Tỉnh Điền Kinh Tử lại ưng thuận làm giao dịch thì sắc mặt đại biến.

Tuy thực lực của nàng mạnh nhất trong thôn nhỏ, thế nhưng mà năng lực ứng biến của nàng kém xa Tỉnh Điền Kinh Tử.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào ngồi Tỉnh Điền Kinh Tử và trầm mặc một hồi, lạnh lùng nói:- Nhớ kỹ lời của cô đấy, nếu như cô dám đổi ý thì tôi sẽ làm cho cô hối hận cả đời.Tỉnh Điền Kinh Tử cầu xin Nhạc Trọng sau đó hành đại lễ.- Vâng!Tỉnh Điền Kinh Tử trước tận thế xuất thân gia đình quý tộc của Nhật Bản, đã trải qua giáo dục quý tộc, nàng dù đeo kính đen nhưng vẫn khó che dấu nét xinh đẹp của mình.- Ha ha!

Thiệt nhiều nữ nhân!Đúng lúc này mười ba tên nam tử thoáng cái xông tới, thời điểm hắn nhìn thấy trong phòng có hai nữ nhân xinh đẹp, trong mắt mỗi người hiện ra thần sắc hưng phấn.Đằng Khi Hương nhìn thấy mười ba nam tử xông vào trong phòng thì thoáng cái sửng sờ, quát lên:- Hạo Nhị là mày bán đứng chúng tao?

Vì cái gì?

Vì cái gì mày bán đứng chúng tao?Trong mười ba nam tử xông vào trong phòng thì có Long Khởi Hạo Nhị tron đó.Long Khởi Hạo Nhị nhìn Đằng Khi Hương cùng Tỉnh Điền Kinh Tử thì trong mắt hiện ra nét vặn vẹo điên cuồng, nói:- Hương tỷ!

Kinh Tử tỷ!Tôi yêu hai người!Tôi muốn hai người làm nữ nhân của tôi, con chó người Hoa này vừa tới thì các người đã bị mê hoặc.

Những tên người Hoa này chính là địch nhân của đế quốc Nhật Bản.

Vì cái gì, vì cái gì các người cung kính với hắn, còn muốn hiến thân cho hắn.

Nếu đã vậy không bằng các người làm nữ nhân của tôi.

Tang Điền đại ca đã đáp ứng tôi.

Chỉ cần tôi dẫn bọn họ tới thì hôm nay hai người sẽ là nữ nhân của tôi.Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn Long Khởi Hạo Nhị và trong mắt hiện ra nét thươn cảm.- Hạo Nhị, mày bị bọn chúng lừa gạt rồi!

Bọn chúng không bao giờ giao hai chúng ta cho mày đâu!Bên người Tang Điền Dũng Thái Lang có mười tên bộ hạ nhìn qua Long Khởi Hạo Nhị và trong mắt hiện ra ý cười nhạo mỉa mai.Đằng Khi Hương, Tỉnh Điền Kinh Tử đẹp như vậy, Tang Điền Dũng Thái Lang tuyệt đối không có khả năng lưu cho Long Khởi Hạo Nhị một người hưởng dụng.Long Khởi Hạo Nhị mang theo vẻ mặt chờ mong nhìn qua Tang Điền Dũng Thái Lang nói:- Tang Điền đại ca sẽ không gạt tôi.

Tang Điền đại ca, những người khác tùy các người xử trí.

Hương tỷ, Kinh Tử tỷ xin anh bắt các nàng cho tôi.Trong mắt Tang Điền Dũng Thái Lang hiện ra lãnh ý và đột nhiên rút kiếm nhật ra chém Long Khởi Hạo Nhị một đao, một đạo ánh đao chớp động, Long Khởi Hạo Nhị bị hắn chém ngang lưng.- Ah!Huyết quang chớp động, Long Khởi Hạo Nhị bị chặt đứt ngang, thân thể trực tiếp phân thành hai đoạn. trong mắt của hắn hiện ra thần sắc không dám tin hét thảm.Tang Điền Dũng Thái Lang nhìn qua Long Khởi Hạo Nhị bị chém ngang lưng và trong mắt hiện ra nét mỉa mai, nói:- Tao không có lừa mày.

Tao sẽ đem hai nữ nhân này cho mày.

Nhưng mà mày đã chết thì bọn tao sẽ tiếp thu hai nữ nhân này.Tang Điền Dũng Thái Lang nhìn Nhạc Trọng và vung tay lên, trong mắt hiện ra vẻ tàn khốc và ra lệnh:- Chặt đứt tứ chi của thằng chó người Hoa này.

Tận lực bắt sống, tao muốn nấu chết nó, ai có thể chặt đứt tứ chi của hắn, chờ tao chơi hai nữ nhân này sẽ phân cho người đó tiếp theo.- Sát!Chung quanh Tang Điền Dũng Thái Lang là mười một tên nam tử thần sắc dữ tợn hiện ra vẻ tàn khốc xông qua phía Nhạc Trọng.

Trong đó có hai người cường hóa nhanh nhẹn cấp 7 lao lên, thực lực so với đám người kia còn mạnh hơn một bậc.Nhìn thấy mười một tên bộ hạ của Tang Điền Dũng Thái Lang xông qua, còn sót lại vài tên tiểu quỷ Nhật Bản thoáng cái trốn ra sau lưng của Nhạc Trọng, sắc mặt hiện ra vẻ sợ hãi.Mười một tên bộ hạ của Tang Điền Dũng Thái Lang mỗi người đều cao lớn tay cầm kiếm nhật, nhìn qua giống như ma quỷ và vô cùng hung hãn.Tỉnh Điền Kinh Tử thấy thế tâm hồn thiếu nữ run lên và lên tiếng:- Coi chừng!Đây chính là mười một tên tráng hán cao lớn cầm vũ khí vây công một người, Tỉnh Điền Kinh Tử sợ hãi Nhạc Trọng bị chém giết thì các nàng ẽ biến thành thịt heo và làm nô lệ cho Tang Điền Dũng Thái Lang hưởng dụng.- Rác rưởi!Nương theo âm thanh của Nhạc Trọng chính là từng ánh đao chớp động hiện ra, thân thể mười một tên tráng hán Nhật Bản tay cầm vũ khí xông qua bị chém chêt, hóa thành vô số huyết nhục lăng không bay lên cao cao.Nhìn thấy một màn khủng bố này, Tang Điền Dũng Thái Lang trợn mắt há hốc mồm, thoáng cái tinh thần và thể xác lạnh tới cực điểm.Tỉnh Điền Kinh Tử, Đằng Khi Hương và vài tên tiểu quỷ còn lại nhìn thấy một màn này thì sợ hãi.

Loại đao pháp này đã vượt qua xa tưởng tượng của nhân loại, làm cho bọn họ hoảng sợ.Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn Nhạc Trọng trong mắt tràn ngập kính sợ cùng sùng bái:- Thật đáng sợ.

Đao pháp như vậy đã vượt qua cực hạn của nhân loại, cho dù là Kiếm Thánh cũng không cách nào đỡ được một đao này.

Hắn quả thực là mạnh như ma quỷ.- Ah!Tang Điền Dũng Thái Lang tuy sợ hãi Nhạc Trọng cường đại, nhưng mà hắn chính là tên tội phạm hung hãn giết chóc phi phàm, hắn nén sợ hãi gầm lên một tiếng, xông lên cầm kiếm nhật mang theo sát khí hung bạo mạnh mẽ chém tới chô Nhạc Trọng.- Một đao thật nhanh!Đằng Khi Hương trước tận thế là cao thủ kiếm đạo, đối với kiếm đạo nhận thức bất phàm.

NHưng mà nàng nhìn ra một đao của Tang Điền Dũng Thái Lang cực kỳ đáng sợ, nếu đổi lại là nàng, tuyệt đối không ngăn được một đao toàn lực của người cường hóa cấp 23 như Tang Điền Dũng Thái Lang.Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 724: Tranh Chấp.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTang Điền Dũng Thái Lang đi lên vài bước, vừa mới vọt tới bên nười của Nhạc Trọng thì một đao ánh đao hiện lên, đầu của hắn chợt phóng lên trời, máu tươi nóng rực bắn ra khắp nơi.

Thi thể của hắn tiến lên vài bước mới ngã xuống.Nhạc Trọng tiến lên một bước trực tiếp đem đao trong tay của Tang Điền Dũng Thái Lang nhặt lên, một chuỗi tin tức chợt truyền vào thức hải của hắn.- Bảo vật cấp hai: kiếm nhật.

Bảo đao vô cùng sắc bén!Nhạc Trọng đem kiếm nhật ném qua cho Tỉnh Điền Kinh Tử:- Cầm!

Tôi không có khả năng thời khắc nào cũng bảo vệ các người, có thể bảo hộ các người cũng chỉ có các người mà thôi.- Vâng!

Tôi hiểu!Tỉnh Điền Kinh Tử nhặt kiếm nhật lên và hành đại lễ với Nhạc Trọng lần nữa, sau đó cầm chuôi kiếm này chém vào hư không vài cái, rất có khí thế.- Cô bé này chỉ sợ còn có chút lai lịch.Nhạc Trọng nhìn Tỉnh Điền Kinh Tử và xoay người đi ra bên ngoài.- Đi theo tôi!Đằng Khi Hương, Tỉnh Điền Kinh Tử và vài tiểu quỷ còn sót lại đi theo sau lưng Nhạc Trọng.Ở bên ngoài là đám bộ hạ của Tang Điền Dũng Thái Lang đang tùy ý tuyên dâm.

Đang tìm bắt con mồi.

Những tên côn đồ nhìn thấy mấy người Nhạc Trọng thì trong mắt hiện ra thần sắc điên cuồng hung tàn lao qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn những tên bộ hạ của Tang Điền Dũng Thái Lang này tiện tay bổ ra một đao chém giết đám người này thành hai đoạn.Trong vô số máu tươi, Nhạc Trọng giống như ma thần xông lên phía trươc, xông qua một tên côn đồ còn cách hắn ba mét và chém tên này thành hai đoạn.- Thật đáng sợ!

Quả thực mạnh như ma quỷ, quá mạnh mẽ!Đằng Khi Hương đi theo sau lưng Nhạc Trọng và nhìn thấy Nhạc Trọng chém giết những tên côn đồ kia thì trong lòng hiện ra thần sắc sợ hãi.Sau khi những tên côn đồ kia bị chém giết hơn mười người thì trong mắt hiện ra nét sợ hãi.- Tất cả quỳ xuống cho tao.

Nếu không chết đi!Nhạc Trọng nhìn qua đám côn đồ hoảng sợ bỏ chạy tứ tán hét lên, trong mắt hiện ra hàn quang.

Tốc độ cao nhất bộc phát dùng tốc độ khủng bố nhanh hơn Thiểm Điện cấp hai chém chết mấy tên côn đồ đang bỏ chạy.Trong bóng tối đen kịt này, những tên côn đồ đang chạy trốn lập tức bị chém ngang lưng, vô số máu tươi, cơ quan nội tạng vung vãi trên đất, cực kỳ khủng bố.

Tràng cảnh thê lương thảm thiết vang lên trong đêm tối.- Đừng giết tôi!Tôi đầu hàng.- Đừng giết tôi!"..."

Ở trong đám côn đồ này không ít tên tham sống sợ chết, nhìn thấy đồng bạn trực tiếp bị chém ngang lưng tử trạng thê thảm, bọn chúng thoáng cái quỳ xuống và không ngừng cầu xin tha thứ.Thời điểm Nhạc Trọng điên cuồng chém giết thì đám côn đồ trong thôn nhỏ này chỉ còn lại chín người.

Những tên còn lại đã biến thành thi thể cả rồi.Chín tên côn đồ còn lại lạnh run sợ hãi quỳ trên đất chờ Nhạc Trọng thẩm lý và phán quyết chúng.Đằng Khi Hương cùng đi tới nhìn thi thể trên đất, càng nhìn trong lòng nàng càng tức giận.Hai nữ tử trung niên đã bị cưỡng hiếp luân phiên, trên người tràn đầy chất lỏng trắng, hai mắt mở to, trên người có vô số vết thương, đã không có một tia khí tức.

Còn có bốn tiểu loli mười tuổi, mười một tuổi mặc dù còn chưa chết, nhưng mà đã bị giày vò hấp hối.

Hạ thể máu tươi chảy ròng.

Sáu tiểu nam hài trên người cũng có chất lỏng trắng, cổ đã bị vặn gảy, trên mặt nhỏ đầy sợ hãi.Trong tận thế lương thực thập phần quý giá.

Tiểu nữ hài còn có thể dùng để phát tiết, lúc trọng yếu còn biến thành thịt heo.

Các nàng mới có khả năng sống sót.

Những người còn lại đối với Tang Điền Dũng Thái Lang và đám côn đồ chỉ là vướng víu, bọn chúng tâm ngoan thủ lạt tự nhiên không cho vướng víu sống sót.Đằng Khi Hương nhìn thấy tử trạng thê thảm của những người trong thôn thì tức giận hét lên.- Súc sinh!Nhạc quân.

Giết bọn chúng, giết đám súc sinh này!Nghe được Đằng Khi Hương thét lên thì đám côn đồ trên đất trở nên lạnh run.

Kinh hãi nhìn qua Nhạc Trọng tay cầm Hắc Nha Đao giống như ma thần.- Câm miệng!Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn Đằng Khi Hương.Đằng Khi Hương lập tức như lâm vào hầm băng, thân thể lạnh run.Nhạc Trọng ra lệnh:- Tỉnh Điền Kinh Tử trói bọn chúng lại1- Vâng!

Chủ nhân!Tỉnh Điền Kinh Tử vẻ mặt nghiêm túc tìm một bó dây thừng trói đám côn đồ này lại sau đó đưa vào trong một nhà kho đóng chặt lại.Nhạc Trọng nhìn Đằng Khi Hương và đám tiểu quỷ nói ra.- Tôi và Tỉnh Điền Kinh Tử giao dịch đã hoàn thành, chuyện còn lại là của các người.Nói xong, Nhạc Trọng trở lại gian phòng của mình nghỉ ngơi.- Thương Tử Tương!Cố gắng lên!Kiên cường lên!- Hữu Tây Tương, chịu đựng!"..."

Trong một gian phòng, Đằng Khi Hương nhìn qua bốn tiểu loli trên người đầy chất lỏng trắng và máu tươi chảy ròng thì đang bôi thuốc quý giá lên người các nàng, đồng thời hai mắt rưng rưng không ngừng động viên.Những tên côn đồ đi theo Tang Điền Dũng Thái Lang tiến công thôn nhỏ này chính là một đám súc sinh, cặn bã, cường đạo trong tận thế.

Bọn chung trên cơ bản không có nhân tính gì, chơi tiểu loli rất tàn bạo và thô lỗ, chúng không quan tâm tiểu loli thể chất yếu kém và kêu khóc, mấy tráng hán cùng nhau đùa bỡn mấy đứa trẻ, gần như sắp chơi chết bốn tiểu loli này.Đằng Khi Hương nhìn qua bốn tiểu loli và thân thể lạnh lung, nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử hỏi:- Làm sao bây giờ, Kinh Tử?

Chúng ta làm sao bây giờ?

Kinh Tử?Trong thôn nhỏ này, mấy phụ nữ trung niên chính là chủ sợ.

Đằng Khi Hương cũng chỉ là nữ sinh cấp ba mà thôi, nàng là kiện tướng thể thao, còn học tập qua một chút Karate.

Sau tận thế may mắn trở thành người cường hóa, nhưng mà nàng cũng không có trở thành cường giả trong người cường hóa như Nhạc Trọng, hơn nữa cũng không phải quá mạnh mẽ, lại không muốn mạo hiểm cường hóa, bởi vậy đẳng cấp cường hóa khôn cao.

Trừ một chút xinh đẹp và cường hóa cấp thấp ra, Đằng Khi Hương năng lực ứng biến không bằng Tỉnh Điền Kinh Tử.Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn Đằng Khi Hương và mấy tiểu loli thì nhíu mày.

Nàng thập phần rõ ràng nếu như ngày mai Nhạc Trọng mang nàng rời đi, lưu lại mấy người này tuyệt đối sẽ không có kết cục tốt.

Nàng tự nguyện trở thành người hầu của Nhạc Trọng nguyên nhân trọng yếu là bản thân muốn phụ thuộc cường giả.Tỉnh Điền Kinh Tử trầm mặc một hồi lâu mới chậm rãi nói:- Hương, đi cầu chủ nhân.

Chỉ có hắn mới có năng lực cứu sống Thương Tử Tương các nàng.Đằng Khi Hương nghe vậy con mắt sáng ngời do dự một hồi hỏi:- Kinh Tử, hắn sẽ giúp chúng ta sao?Sau khi trải qua chuyện lần này, Đằng Khi Hương đã có chút suy nghĩ ra tính cách của Nhạc Trọng.

Các nàng những người này vừa gặp mặt đã chọc giận Nhạc Trọng, hiện tại muốn cho Nhạc Trọng không ràng buộc trợ giúp các nàng là không có khả năng.TỈnh Điền Kinh Tử đề nghị nói:- Rất đơn giản.

Các người đầu nhập vào hắn, làm người hầu của hắn.

Bởi như vậy hắn có khả năng bỏ qua các người.Tiểu nam hài An Bản Cát Lương vẻ mặt kích động lớn tiếng kêu lên:- Không được!Tôi phản đối!

Hắn là người Hoa hung tàn, là địch nhân của dân tộc chúng ta.

Tôi tuyệt đối không nhận hắn làm chủ nhân.

Nơi này là Nhật Bản, không phải Trung Quốc.

Chúng ta đều là người Nhật Bản tôn quý, sao có thể nhận người Trung Quốc làm chủ?

Tôi không đồng ý, tôi tuyệt đối không đồng ý.

Hơn nữa tên chó này cũng không có khả năng nhận chúng ta.

Chúng ta nên tự giải quyết đi, sau này cũng nhất định có thể chiến thắng khó khăn mà sống sót.30-12-2014, 03:40 PMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 725: Tam Giai Sư Hổ Thú. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgười trong thôn nhỏ này còn sống sót là do may mắn, sau tận thế bọn họ tìm được nhiều lương thực, lại có một người cường hóa có lương tâm thủ hộ cho bọn họ.

Bọn họ gặp trắc trở ít hơn những người ở bên ngoài nhiều, bởi vậy bọn họ còn ngạo khí nhiều lắm.- Cát Lương!Đằng Khi Hương nghe vậy cũng do dự một chút.

Đây không phải là cổ đại, mà là hiện đại.

Đằng Khi Hương cũng không muốn làm người hầu của Nhạc Trọng.Một người hiện đại nếu không trải qua tận thế tra tấn, thống khổ muốn chết cũng không cam tâm tình nguyện nhận ai làm chủ.

Đặc biệt là Nhạc Trọng khôn phải đồng tộc của họ.An Bản Cát Lương rút một thanh tiểu thái đao sắc bén nhìn qua Đằng Khi Hương tự tin nói:- Hương tỷ!

An Bản Cát Lương nhất định sẽ là một hảo nam tử bảo hộ các người!Chuôi tiểu thái đao này chính là binh khí cấp một trong hệ thống thần ma.

Nó là An Bản Cát Lương từ thi thể một tên người cường hóa đoạt được.

Có chuôi tiểu thái đao này, An Bản Cát Lương tự tin tăng vọt, tuy nhiên hắn thừa nhận chính mình còn xa mới bằng Nhạc Trọng, nhưng bảo hộ Đằng Khi Hương vẫn tự tin.Đằng Khi Hương do dự một chút vẫn nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử, ý đồ trưng cầu ý kiến của nữ tử xinh đẹp cơ trí này.Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn Đằng Khi Hương và thở dài, nói:- Hương!

Tôi đã không phải người của mọi người nữa, quyết định là do cô!Lúc này ba tiểu quỷ Nhật Bản cầm ba thanh tiểu thái đao tập trung lại là lực lượng không nhỏ.

Trong con mắt của bọn họ đều chớp động thần thái bất khuất, hiển nhiên quyết định, tuyệt đối sẽ không nhận thức Nhạc Trọng làm chủ.Những tiểu quỷ này chỉ mới mười hai, mười ba tuổi, bọn họ trải qua giáo dục của Nhật Bản, thập phần chán ghét người Trung Quốc.

Nếu không phải Nhạc Trọng mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi, làm cho trái tim bọn họ băng giá, bọn họ tuyệt đối muốn ban đêm ám sát Nhạc Trọng.An Bản Cát Lương nhìn Đằng Khi Hương lớn tiếng nói:- Hương tỷ!

Người Trung Quốc có một câu nói, không phải tộc của ta ất có dị tâm.

Hắn tuyệt đối sẽ không đối đãi với chúng ta như đồng tộc của mình.

Chúng ta nhận thức hắn làm chủ chỉ trở thành pháo hôi của hắn mà thôi.Nghe An Bản Cát Lương nói thì Đằng Khi Hương thoáng trầm lặng lại.- Tôi đi!Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn qua ba tiểu quỷ tràn ngập hận ý kia.

Nàng đã nhìn ra bọn họ không chào đón nàng.Sáng sớm hôm sau, Nhạc Trọng liền dẫn chín tên côn đồ đi ra ngoài.Nhạc Trọng nhìn qua một tên nam tử thấp bé nhỏ gầy tuổi chừng hai mươi sáu hỏi một câu:- Mày tên là gì?Tên nam tử trẻ tuổi có chút thụ sủng nhược kinh trả lời:- Tôi tên Cương Bản Điền!

Năm nay hai mươi tám tuổi.Những tên côn đồ này trong tận thế giết cướp hiếp, việc ác bất tận.

Kiến thức phong phú, tự nhiên nhìn ra Nhạc Trọng có thực lực một địch trăm là khủng khiếp thế nào.

Người Nhật Bản sùng bái cường giả, Nhạc Trọng mạnh như vậy làm cho bọn họ sợ hãi và sùng bái.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Cương Bản Điền trực tiếp hỏi:- Mày biết radio ở đâu không?- Radio?

Xin ngài cho tôi suy nghĩ một chút!Cương Bản Điền thoáng một phát lâm vào trầm tư, qua một hồi mới đột nhiên hai mắt tỏa sáng nói:- Huyện Tà Mã.

Gần huyện Tà Mã có căn cứ cỡ lớn, ở đó có lẽ có radio.Nhạc Trọng đưa ra một loạt vấn đề:- Thế lực thống trị huyện Tà Mã là ai, thủ lĩnh là người nào?

Trong huyện Tà Mã có bao nhiêu người sống sót.Cương Bản Điền suy nghĩ một hồi lên tiếng.- Thống trị huyện Tà Mã là gia tộc Đảo Tân.

Thủ lĩnh là Đảo Tân Hùng Nhị.

Trong căn cứ huyện Tà Mã có một vạn người sống sót.

Bọn họ là thế lực cường thế nhất trong khu vực, không có thế lực gì đi trêu chọc bọn họ.Nhạc Trọng nghe vậy khẽ chau mày.

Nếu như là thế lực nhỏ có hơn ngàn người sống sót thì hắn có thể một mình mạnh mẽ xông vào đánh tan thế lực đó, cưỡng ép cướp lấy radio.Nhưng mà thế lực lớn vượt qua một vạn người sống sót trên cơ bản đều có thực lực mạnh và người tiến hóa cao cấp tọa trấn.

Hơn nữa Nhật Bản bên này rừng rậm rất nhiều, các loại biến dị thú, biến dị thực vật cũng quá nhiều.

Bọn họ sẽ có không ít cao thủ.Nhạc Trọng suy nghĩ hồi lâu quyết định.- Mình chỉ cần radio!

Qua bên kia hành sự tùy theo hoàn cảnh.Nhạc Trọng nhìn qua Cương Bản Điền trực tiếp ra lệnh:- Từ giờ trở đi anh chính là tiểu đội trưởng của bọn chúng.

Đây là là người hầu của tôi, Tỉnh Điền Kinh Tử, địa vị của nàng trên các người, là người dẫn đường cho tôi.- Vâng!

Tôi hiểu rồi!Cương Bản Điền nghe vậy đại hỉ, hắn trong đám côn đồ chính là binh sĩ bình thường mà thôi.

Hiện tại nhảy lên trở thành tiểu đội trưởng, hơn nữa là đi theo cường giả như Nhạc Trọng làm cho hắn tràn ngập hưng phấn, dùng thực lực của Nhạc Trọng thì trong tận thế này đủ xưng bá một phương.Trên thực tế.

Ở trong tận thế những người cường hóa vượt qua cấp 30 sẽ tìm một nơi và tìm người sống sót thành lập thế lực.

Đương nhiên muốn tiểu thế lực phát triển thành thế lực lớn không dễ dàng.Nhạc Trọng hành động từ trước đến nay lôi lệ phong hành, hắn mang theo Cương Bản Điền cùng Tỉnh Điền Kinh Tử trực tiếp vứt bỏ Đằng Khi Hương và mấy tiểu hài tử kia đi qua huyện Tà Mả kia.

Hắn không phảo bảo mẫu, không có nghĩa vụ bảo hộ người không thích hắn.Nhìn thấy Nhạc Trọng không lưu tình chút nào quay người rời đi thì ánh mắt Đằng Khi Hương ánh mắt tràn ngập hào quang phức tạp.

Nàng đối với tương lai cảm thấy mờ mịt.

Không biết nên làm cái gì.Nhật Bản rừng rậm bao trùm cao tới 67%, trừ thành phố lớn.

Địa phương khác đều là rừng rậm.

Nhạc Trọng mang theo Cương Bản Điền đi lại trong rừng.Đột nhiên lúc này truyền tới tiếng gầm đầy uy thế của con hổ, vô số chim biến dị từ trong rừng rậm bay lên.Cương Bản Điền và đám người sống sót nghe vậy thì run lên.

Trên mặt hiện ra vẻ kinh hãi.Cương Bản Điền thì trực tiếp hoảng sợ nhìn qua Nhạc Trọng trực tiếp hét lớn:- Không tốt!Là Sư Hổ Thú, tam giai Sư Hổ Thú!

Chúng ta chạy mau!

Bằng không sẽ chết đấy!- Tam giai biến dị thú?Nhạc Trọng nghe vậy con mắt có chút sáng ngời, trình độ cường hóa của hắn hiện tại thật cao, kỹ năng ma viêm cũng thăng cấp lên cấp hai.

Hắn cho dù chống lại tam giai biến dị thú cũng có lực đánh một trận, rất khó vừa thấy mặt đã bị giết, bởi vậy có tâm tư săn giết biến dị thú.Nhạc Trọng trực tiếp nhìn qua đám người Tỉnh Điền Kinh Tử ra lệnh:- Các ngươi ở tại chỗ này.

Tỉnh Điền Kinh Tử, đây là cho cô, ai dám có tâm tư không tốt trực tiếp tiêu diệt là được.Nhìn thấy Tỉnh Điền Kinh Tử trong tay có sứng ngắn, bọn người Cương Bản Điền nhìn qua hiện ra thần sắc tham lam và sợ hãi.

Uy lực của súng ngắn thì người cường hóa bình thường cũng sợ hãi.

Cương Bản Điền và đám côn đồ sức chiên đấu bình thường, chỉ có hai tên người cường hóa cấp thấp, căn bản không dám đối kháng với người có súng.Sau khi bàn giao hoàn tất, thân hình Nhạc Trọng chớp động lao qua hướng có tam giai biến dị thú bên kia.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 726: Tam Giai Sư Hổ Thú. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong lòng Nhạc Trọng cũng chỉ có Tỉnh Điền Kinh Tử còn một chút sức nặng, những người còn lại đối với hắn mà nói cho dù chết cũng không có quan hệ gì.

Cho dù toàn bộ đám người Cương Bản Điền toàn bộ trốn, đối với Nhạc Trọng mà nói cũng chỉ cảm thấy khó tìm đường một chút mà thôi.Nhạc Trọng toàn lực bộc phát tốc độ cực kì khủng bố, điên cuồng lao qua khu vực gần đó..Oanh!Oanh!Thời điểm Nhạc Trọng tiếp cận một khu vực thì từ xa truyền ra âm thanh nổ mạnh.- Có người!Nhạc Trọng nghe được âm thanh nổ mạnh thì cảm thấy rùng mình, thoáng một cái cẩn thận lại.

Hắn do dự một chút vẫn trực tiếp học kỹ năng tiềm hành.Nhạc Trọng người tại dị quốc, đây là Nhật Bản trình độ khoa học kỹ thuật phát đạt, lại căm thù Trung Quốc, chỉ sợ so với hắn ở Thái Lan còn nguy hiểm hơn nhiều.Mà ở Nhật Bản bên này, hắn không quen đường và ngay cả chạy trốn cũng không biết nơi nào mà bỏ trốn.

Tự nhiên càng phải cẩn thận hơn nhiều, đem toàn bộ tất cả mọi thứ chuyển hóa thành chiến lực.Nhạc Trọng học tập tiềm hành xong thì cẩn thận tiềm hành đi qua hướng kia.

Hắn đi vào một bụi cỏ, phát động kỹ năng tiềm hành, thân thể của hắn dung nhập vào trong hoàn cảnh, không cảm thấy sát khí hay cái gì cả.Nhạc Trọng vừa tiềm hành, cho dù là tồn tại mạnh hơn hắn vài lần nếu không có kỹ năng đặc thù thì khó phát hiện ra hắn.Nhạc Trọng đi lên mấy trăm mét nữa, một đầu hổ mình sư tử cao ba mét, thân dài vượt qua mười lăm mét, và trên người có lân giáp màu trắng bao phủ, cái đuôi dài đạt ba mét, hai mắt to như chậu rửa mặt, hai mắt hung quang chớp động chiến đấu với đám người trước mặt.- Biến dị thú cấp 88: tam giai Sư Hổ Thú.

Có được tố chất thân thể mạnh mẽ, là bá chủ rừng rậm.Đám người này nhân số chừng ba trăm người, bọn họ trong tay cầm đủ trang bị thần ma, ống phóng rốc-két, súng phóng lựu các loại vũ khí hạng nặng.Đám người này trên cơ bản là người cường hóa cao cấp, mỗi một người đều có kỹ năng mạnh mẽ, băng trùy, hỏa tiễn, gai đất, pháo không khí, khóa trọng lực, biến dị thực vật, Triệu Hoán Thú.

Đủ loại kỹ năng mạnh mẽ không ngừng chém giết tam giai Sư Hổ Thú.Ba trăm người cường hóa này được huấn luyện nghiêm chỉnh nên phối hợp ăn ý với nhau, bọn họ co ba trăm người liên thủ thì cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng bị tiêu diệt.Tam giai Sư Hổ Thú dùng sức nhảy lên, dùng đủ loại bạo lực đánh ra.

Nó ngay cả trong các loại hạn chế như thao túng trọng lực, khóa không khí, trì hoãn thuật và các loại thủ đoạn thì vẫn có tốc độ vượt qua Thiểm Điện cấp hai.Nhưng mà tốc độ của con tam giai Sư Hổ Thú này dưới kỹ năng chậm đi không ít, rất nhiều kỹ năng đanh lên người của nó, đem lân giáp trên người của nó bắn bay ra ngoài, không co mây kỹ năng tổn thương chính thức tới nó.

Nhưng mà thân thể đau đớn vẫn làm cho nó cảm thấy tức giận.Con tam giai Sư Hổ Thú thoáng cái nhảy vào trong đám người, thoáng cai đè một tên người cường hóa xuống đất, một ngụm cắn đứt yết hầu của tên người cường hóa này.

Cái đuôi quét qua, tiếp đánh vào đầu của một tên người cường hóa, đem đầu của tên người cường hóa này đánh lún vào người.Tam giai Sư Hổ Thú vừa xông vào trong đám người giống như hổ vào bầy dê, giết chóc điên cuồng, cắn giết đám người kia, máu tươi và nội tạng ở khắp nơi.Thời điểm tam giai Sư Hổ Thú đồ sát đám người cường hóa tinh nhuệ kia.

Bốn gã nam tử ở xa xa nhìn qua cảnh tượng này.Một tên nam tử trên người cõng theo cự kiếm dài hai mét nhìn qua Sư Hổ Thú trong mắt tràn ngập vẻ tham lam.- Thật là lợi hại!

Không hổ là tam giai biến dị thú.

Không biết giết nó sẽ tuôn ra cái gì?Một tên nam tử trung nhiên nhíu mày:- Tiểu Xuyên quân!

Con thần thú này không phải bọn họ có thể đối phó.

Chỉ có chúng ta đồng loạt xông lên chém giết nó.

Mà đồ vật tuôn ra không phải là của anh, mà là thuộc về Thiên Chiếu bệ hạ.Tiểu Xuyên nhìn chằm chằm vào tam giai Sư Hổ Thú liếm liếm bờ môi nói:- Vâng!

Dạ!

Hậu Đằng tiền bối!

Chúng ta trước tiên nên liên thủ chém giết tam giai Sư Hổ Thú này đi!Lúc này tam giai Sư Hổ Thú tiêu diệt hai mươi mấy tên người cường hóa cao cấp xong, ánh mắt tên Tiểu Xuyên loe hàn quang, vung tay lên, một đạo tơ nhện trong suốt bắn vào đầu của tam giai Sư Hổ Thú vọt tới.Đầu tam giai Sư Hổ Thú một trảo cắt đứt thân thể một người cường hóa thành hai đoạn.

Một đạo tơ nhện trong suốt không màu quấn quanh người của nó.Tơ nhện không màu trong suốt này quấn lên người của tam giai Sư Hổ Thú nhưng mà con tam giai Sư Hổ Thú kia không phát giác chút nào cả.Sau khi sáu tên người cường hóa cao cấp bị tam giai Sư Hổ Thú xé rách thì hàn quang trong mắt Tiểu Xuyên lóe lên, hét lớn:- Xuyên Điền tiền bối!Một tên tráng hán dáng người khôi ngô, thân cao cao tới hai mét, cơ rắn chắc, gân xanh nổi lên, trong mắt Xuyên Điền Thuần Thái Lang dị quang chớp động, phát động kỹ năng sức lực lớn cuồng bạo cấp hai.

Lực lượng của hắn thoáng cái tăng lên gấp hai mươi tám lần người bình thường.

Hắn bắt lấy tơ nhện trong suốt của Tiểu Xuyên phóng thích, nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa phát động kỹ năng bạo kích cường hóa cấp ba giật mạnh, trong nháy mắt sức lực của hắn tăng lên gấp năm mươi sáu lần người bình thường, hắn dùng hết toàn lực nện xuống, con tam giai Sư Hổ Thú cao ba mét và dài mười lăm mét ngạnh sanh sanh bị ném lên mặt đất.Xuyên Điền Thuần Thái Lang chính là người tiên hoa hệ sức mạnh, kỹ năng sức lực lớn cuồng bạo cấp hai thoáng cái tăng lên gấp mười lần người bình thường.

Kỹ năng bạo kích cường hóa cấp ba thoáng cái giúp hắn tăng sức lực lên gấp hai.

Lúc này mới có thể nem bay tam giai Sư Hổ Thú.Đầu tam giai Sư Hổ Thú mỗi lần bị ném lên đất thì đại phong nhận, hoả tiễn, ánh đao, gai đất, từng đợt công kích từ đám người kia bắn ra, oanh lên tam giai Sư Hổ Thú làm nó bị thương khắp người.- Thần thương PHÁ...Một tên tráng hán cao tới hai mét đứng trung bình tấn, tinh khí thần lập tức tăng lên đỉnh phong, Nhân Thương hợp nhất hóa thành một đạo lưu quang đâm vào đầu tam giai Sư Hổ Thú.Kỹ năng thần thương phá cấp hai này có uy lực vô cùng cường hoành, đứng trung bình tấn và hóa thành một đao tàn ảnh lao vào người tam cấp Sư Hổ Thú, đâm nát lân giáp của tam giai Sư Hổ Thú, xé rách lỗ lớn trên người của nó.- Nhật Bản này quả nhiên cũng có cường giả.Nhạc Trọng nhìn qua tên tráng hán đứng trung bình tấn phát động kỹ năng thần thương phá, trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ.

Một kích này nếu đánh trúng hắn thì không chết cũng trọng thương.Mà con tam giai Sư Hổ Thú phát ra một tiếng rống to kinh thiên động địa một trảo nện xuống, tên nam tử đứng trung bình tấn bị đập bay.Tên này là người tiến hóa cấp 58 nhưng trong nháy mắt bị tam giai Sư Hổ Thú miểu sát.Con tam giai Sư Hổ Thú dùng sức kéo, một cổ sức lực khổng lồ từ tơ nhện truyền qua người của Xuyên Điền Thuần Thái Lang và hắn bị kéo tới như đạn pháo, thoáng cái chui vào trong miệng của nó, nó dùng sức mở to miệng cắn Xuyên Điền Thuần Thái Lang thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi, cực kỳ tàn khốc.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 727: Đuổi Giết Sư Hổ Thú.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTiểu Xuyên phản ứng cực nhanh, thời điểm tên tráng hán đứng trung bình tấn bị đánh và tên nam tử dùng tơ bay vào trong miệng của tam giai Sư Hổ Thú thì cắt đứt tơ nhện.Con tam giai Sư Hổ Thú đột nhiên cơ bắp kéo căng và thân thể tứ chi nện mạnh vào mặt đất, tứ chi của hắn bị kỹ năng áp chế thoáng cái thoáng cái đột phá tốc độ âm thanh và bay nhanh tới trước chém chết tên trung niên thủ lĩnh.- Baka (ngu ngốc)!Tiểu Xuyên thoáng cái toàn thân lạnh như băng, hắn phát động kỹ năng cấp bốn lập lòe bảo vệ tính mạng, trong nháy mắt hắn biến mất tại chỗ, sau một khắc xuất hiện ngoài mười mét.Tiểu Xuyên lớn tiếng nhìn qua đám người cường hóa cao cấp và ra lệnh.- Giết nó cho tao!

Đem đầu của nó tới chỗ của tao!Băng trùy, hỏa cầu, gai đất, lôi cầu các loại kỹ năng không ngừng nện lên đầu của tam giai Sư Hổ Thú, tam giai Sư Hổ Thú vốn bị tổn thương nay bị tổn thương nặng hơn nữa.Chiến thuật biển người xác thực hữu dụng, con tam giai Sư Hổ Thú này dười công kích của người cường hóa cao cấp thì tổn thương nặng hơn, thân thể có vài chục lỗ máu lớn nhỏ, phần bụng càng có lỗ máu cực lớn, máu biến dị thú cấp ba trân quý chảy ra ngoài.Con tam giai Sư Hổ Thú trọng thương như vậy nhưng không có tử vong, toàn thân của nó cơ bắp căng cứng và vượt qua đám người, những nơi nó đi qua nhấc lên gió tanh mưa máu, một gã tên người cường hóa bị chém bay đầu, máu tươi phún lên cao.Không ngừng có người cường hóa cao cấp chết trong tay tam giai Sư Hổ Thú và đủ loại kỹ năng trói buộc trên người của nó giảm đi thật nhiều, nó càng trở nên hung tàn hơn trước kia nhiều.Quá trình đồ sát này nghiêng qua một bên, thoáng cái hơn trăm tên người cường hóa cao cấp sĩ khí hoàn toàn sụp đổ, bọn họ kêu trời trách đất và lập tức bỏ chạy tứ tán, ý đồ thoát khỏi tam giai Sư Hổ Thú đồ sát.

Nhân loại cũng không phải là tang thi, đối mặt với tồn tại không thể kháng cự thì lập tức bỏ chạy ngay.Tiểu Xuyên Chân Nhất nhìn qua con tam giai Sư Hổ Thú và khẽ chau mày, lập tức chạy đi.- Đáng chết!Lúc này xem như nhiệm vụ thất bại!Phanh!Nương theo đó là âm thanh súng ngắm vang lên, đầu của Tiểu Xuyên Chân Nhất bị bắn nát như dưa hấu.Ở trong bụi cỏ, ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng chậm rãi thu hồi súng ngắm.Tuy Nhạc Trọng không biết bọn người Tiểu Xuyên Chân Nhất lai lịch thế nào.

Nhưng mà bọn người này vô cùng cường đại, đối với hắn mà nói là một uy hiếp to lớn.

Hắn trực tiếp ra tay ám sát đám người này.Nghe được âm thanh súng ngắm vang lên, những tên người cường hóa không có quay đầu lại, càng lao nhanh qua phía trước.

Ở sau lưng bọn họ có thể là tam giai Sư Hổ Thú khủng bố, một khi tốc độ của bọn họ chậm lại chính là thời điểm phải chết.Nhạc Trọng một kích tiêu diệt Tiểu Xuyên Chân Nhất và ánh lửa tay phải lóe lên, một trường mâu ma viêm lăng không hiện ra, trong mắt hắn hàn quang chớp động, không ngừng tập trung vào vị trí đầu của tam giai Sư Hổ Thú, mấy hô hấp qua đi hắn lập tức ném trường mâu ma viêm vào trong người của tam giai Sư Hổ Thú.Oanh một tiếng vang thật lớn, trường mâu ma viêm xuyên qua chân trước của tam giai Sư Hổ Thú nổ tung, đem chân trước của tam giai Sư Hổ Thú huyết nhục nổ tung, xương cốt đứt gãy, khiến nó quỵ xuống đất.Nhạc Trọng một kích đắc thủ, ma viêm ở hai tay khẽ động, trường mâu ma viêm mang theo khí tức thiêu đốt tất cả bắn vào đầu tam giai Sư Hổ Thú.Lúc này tam giai Sư Hổ Thú đã đem Nhạc Trọng xem như đại địch, nó miễn cưỡng vặn vẹo thân thể né qua trường mâu ma viêm này, nhưng mà trường mâu ma viêm lập tức đâm vào thân thể, máu tươi từ chỗ trường mâu ma viêm đâm vào phun ra bên ngoài.Tay của Nhạc Trọng lật một cái và gai độc hiện ra, hắn nhắm vào đầu của tam giai Sư Hổ Thú và bắn liền sáu phát, sáu viên đạn gai độc bắn vào miệng vết thương của tam giai Sư Hổ Thú trong làm nó tổn thương càng thêm tổn thương.Đã bị trọng thương như vậy, con tam giai Sư Hổ Thú vẫn không có tử vong, hai mắt của nó hung quang chớp động, cơ bắp căng cứng dùng sức nhảy một cái tốc độ của nó chậm hơn Thiểm Điện cấp ba một chút lao qua phía Nhạc Trọng, một tát vỗ vào đầu của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đã sớm phát động kỹ năng Ảnh Bộ cho nên tam giai Sư Hổ Thú vừa hiện ra trước người của hắn, hắn đã miễn cưỡng đem Hắc Nha Đao che ở trước người hắn.Sức lực của tam giai Sư Hổ Thú vỗ lên Hắc Nha Đao của Nhạc Trọng một cái, sức va chạm giống như xe tặng đụng vào người hiện ra, trực tiếp đem Nhạc Trọng và đao bay ra thật xa.Thời điểm tam giai Sư Hổ Thú công kích thì tay trái của Nhạc Trọng cũng ngưng tụ trường mâu ma viêm hao phí 80 điểm tinh thần lực cùng 20 điểm thể lực đâm vào mặt của tam giai Sư Hổ Thú.Oanh một tiếng vang thật lớn, đầu của tam giai Sư Hổ Thú trực tiếp hiện ra lỗ máu cực lớn, vô số hỏa diễm bị thiêu đốt miệng vết thương, đem óc của nó thiêu chín.Ở chỗ khác, mắt thấy Nhạc Trọng sắp đụng vào tảng đá lớn, một mặt quang thuẫn lăng không hiện ra, ngăn cản sau lưng của hắn.

Hắn thoáng đâm vào tảng đá lớn, lực trùng kích cường đại làm cho quang thuẫn nát bấy.

Hắn lúc này mới sắc mặt tái nhợt rơi xuống đất.- Chúc mừng ngài thăng cấp đến cấp 79 , đạt được hai điểm cường hóa thuộc tính tự do.Một cổ linh quang cường đại bay vào thân thể của Nhạc Trọng, làm cho hắn thoáng cái tăng lên cấp 79.Một cái hộp màu xanh da trời rơi bên cạnh thi thể của tam giai Sư Hổ Thú.Nhìn thấy tam giai Sư Hổ Thú tử vong, con mắt của mười mấy tên người cường hóa chạy chậm hồng lên, nhao nhao lao qua hộp báu màu xanh da trời này.Đồ trong hộp báu màu xanh tuyệt đối là đồ tốt, cho dù là một tờ bản vẽ cũng là bản vẽ siêu khoa học kỹ thuật, đem những bản vẽ siêu khoa học kỹ thuật này đưa cho Cao Thiên Nguyên, đám người bọn họ tuyệt đối sẽ được tăng cấp thành nhân viên cao cấp.Một đạo dây thừng đột nhiên từ trong đại thụ bắn ra ngoài, giống như có sinh mạng băn qua phía hộp báu màu xanh.- Muốn chết!Nhạc Trọng thấy thế nổi giận gầm lên một tiếng và ném một hỏa cầu vào tên người cường hóa Nhật Bản đang ở trên cây bị thiêu đốt thành tro tàn, phát ra âm thanh rên rĩ và rơi xuống.Nhạc Trọng cũng không có nhìn qua mấy tên người cường hóa này mà thoáng một cái lao thẳng qua phía hộp báu màu xanh kia.- Thằng chó chết!

Buông hộp báu trong tay ra!

Đó là đồ của bọn tao!Một tên người cường hóa nhanh nhẹn đẳng cấp cao tới cấp 46 lập tức cầm tiểu thái đao lao thẳng qua phía Nhạc Trọng bên này.- Đi chết đi!Nhạc Trọng bước lên trước như mũi tên, trong tay cầm Hắc Nha Đao cực lớn chém qua, tên người cường hóa nhanh nhẹn cấp 46 này thoáng cái bị hắn chém ngang lưng.Nhìn thấy tên người cường hóa nhanh nhẹn cấp 46 thoáng cái bị Nhạc Trọng một đao chém thành hai đoạn, trong lòng đám người cường hóa Nhật Bản này phát lạnh.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 728: Cao Thiên Nguyên.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này người cường hóa đi ra ngoài săn tam giai Sư Hổ Thú đều có đẳng cấp vượt qua cấp 30, nhưng mà đại bộ phận người đều có cấp ba mươi mấy trở lên, rất khó đột phá cấp 40.

Tên người cường hóa nhanh nhẹn cấp 46 thoáng cái bị Nhạc Trọng một đao chặn ngang lưng, đối với đám người Nhật Bản kia có lực chấn nhiếp thật lớn.Nhạc Trọng một đao chém giết tên người cường hóa nhanh nhẹn xong, vài bước đi lên, giống như quỷ mỵ xuất hiện trước người của tên người cường hóa nhanh nhẹn, hắn vung tay lên, đầu lâu của tên người cường hóa này bị chém bay mà không kịp phản ứng.Nhạc Trọng không ngừng cường hóa nhanh nhẹn của mình, hắn hiện tại nhanh nhẹn so ra cho dù kém người cường hóa nhanh nhẹn cấp 46 một chút.

Nhưng mà hắn giống như tử thần lươt qua thu hoạch tính mạng của người ta, chỉ bước bảy bước mà hắn đã chém giết ba người cường hóa cấp 30.- Thật mạnh!Tên này quá mạnh mẽ, quả thực có thể so với những địa quỷ thần trong Cao Thiên Nguyên rồi.Những người cường hóa Nhật Bản này nhìn thấy Nhạc Trọng lập tức chém giết bốn gã người cường hóa thì trong lòng lập tức hoảng hốt.Nhạc Trọng vừa chém giết vừa cầm lấy gai độc giơ lên, hắn lập tức bắn năm phát nát đầu của mấy tên người cường hóa kia, máu đỏ chảy ra khắp đất.- Dừng tay!Đừng giết tôi!Tôi đầu hàng!Một gã người cường hóa không ngăn nổi hung uy của Nhạc Trọng thì nhịn không được quỳ xuống đất cầu xin.Nhìn thấy tên người cường hóa đầu hàng thì một gã người cường hóa khác cũng quỳ xuống đất cầu xin Nhạc Trọng tha mạng.Nhưng mà vẫn có năm tên người cường hóa không đầu hàng Nhạc Trọng mà bỏ chạy tứ tán.Nhạc Trọng nhìn qua năm tên người cường hóa đang bỏ chạy thì hàn quang lóe lên, hắn vung tay lên, năm đoàn hỏa cầu thoáng cái đánh lên người của năm tên người cường hóa này, bốc cháy lên, thiêu đốt đám người cường hóa bỏ chạy thành tro tàn, làm cho bọn họ cảm nhận nổi khổ bị thiêu cháy mà chết.Bảy tên người cường hóa thoáng cái nhìn thấy một màn này thì trong nội tâm đều rùng mình lạnh run nhìn Nhạc Trọng, không biết tên ma quỷ này sẽ xử lý bọn họ như thế nào.Đột nhiên lúc này có máy bay vận tải cỡ lớn bay lên không và biến mất trong tầng mây không thấy gì nữa.- Máy bay vận tải!

Thế lực của Nhật Bản này thậm chí có máy bay vận tải.

Nếu mình có máy bay vận tải thì quá tốt rồi.Nhạc Trọng nhìn qua bốn chiếc máy bay vận tải trên bầu trời và trong mắt hiện ra thần săc tiếc hận.Loại công nghiệm quốc phòng hàng không này là một trong những thiếu thốn nhất của Nhạc Trọng.

Nếu như có máy bay vận tải cỡ lớn, Nhạc Trọng có thể tùy ý mang binh đổ bộ khắp nơi rồi.Trung Quốc trước tận thế thì đường sắt bốn phương thông suốt thỏa mãn nhu cầu vận tải, đường sắt là mạch chủ yếu vận chuyển binh lực đi các nơi.

Thế nhưng mà sau tận thế, khắp nơi đều là tang thi, biến dị thú, đường sắt, đường cái rất nhiều nơi bị chiếm cứ.

Muốn thông qua đường cái, đường sắt đưa binh đi là chuyện không thực tế, chỉ có sử dụng máy bay vận tải mới bay trên không trung mới là cách hữu hiệu nhất.Thiên Đường Thần Quốc xưng bá Châu Âu cũng còn có dư lực xâm chiếm Châu Á này, cũng là bởi vì bọn họ có được nhiều may bay vận tải, có thể vận chuyển binh lực và vật tư đi các nơi trên thế giới.Nhạc Trọng nhìn qua đám người cường hóa Nhật Bản đầu hàng và nói bằng tiếng Trung:- Các người biết tiếng Trung chứ?Bảy tên người cường hóa Nhật Bản hai mắt nhìn nhau bất đắc dĩ.

Tiếng Trung không giống tiếng Anh thông dụng khắp nơi, trừ phi cố tình đến Trung Quốc phát triển, nếu không người Nhật Bản không có mấy ai đi học tiếng Trung cả.Một tên dáng người trung đẳng, tướng mạo bình thường do dự một chút nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Tôi biết tiếng Trung!- Anh tên gì?

Năng lực thế nào?- Tôi tên Vũ Đằng Chân Ý.

Nắm giữ kỹ năng di động cao tốc cấp hai!Nhạc Trọng hai mắt như đao nhìn chằm chằm vào mặt của Vũ Đằng Chân Ý và nói:- Tốt!

Từ giờ trở đi anh chính là thủ lĩnh tiểu đội này.

Bọn họ chính là bộ hạ của anh.

Tôi hỏi anh, các người là thế lực nào, ai làm chủ?Vũ Đằng Chân Ý do dự một chút cắn răng đem lai lịch của mình nói ra:- Vâng!

Đại nhân!

Chúng tôi là thần bộc của Cao Thiên Nguyên...Mỗi một quốc gia đều có kẻ nhu nhược, Vũ Đằng Chân Ý chính là đám nhu nhược này.

Hắn thoáng cái nói hết toàn bộ những gì mình biết cho Nhạc Trọng nghe.

Hy vọng có thể đạt được Nhạc Trọng trọng dụng.Nghe Vũ Đằng Chân Ý kể ra, Nhạc Trọng mới hiểu được những người này thế nào.Truyền thuyết Cao Thiên Nguyên là chỗ ở của chúng thần Nhật Bản.

Trong Nhật Bản sau tận thế có một bộ phận lãnh đạo thế lực tài phiệt lớn may mắn còn sống sót, cũng có người trong đó may mắn biến thành người tiến hóa.

Hắn chỉnh hợp các thế lực tài phiệt còn sót lại, hơn nữa bắt đầu thu thập người sống sót, bồi dưỡng bộ hạ sáng tạo ra một tổ chức tên Cao Thiên Nguyên.Trong Cao Thiên Nguyên thì thần binh là cấp bậc thấp nhất, mà thần bộc chính là cường giả vượt qua cấp 30.

Mà thần linh chính là người cường hóa trên cấp 50.

Quỷ thần chính là cao thủ mạnh nhất trong Cao Thiên Nguyên, cả Cao Thiên Nguyên cũng chỉ có năm quỷ thần mà thôi.

Mỗi một người đều có sức chiến đấu mạnh mẽ.

Mà thủ lĩnh của Cao Thiên Nguyên là người tiến hóa tên Lôi Cảnh Thắng Hùng thực lực mạnh mẽ.Bởi vì Cao Thiên Nguyên được thành lập và ứng đối kịp thời, bởi vậy số lượng nhân khẩu của bọn họ vượt qua năm mươi vạn, hơn nữa đánh hạ trường huấn luyện của Nhật Bản và thành lập thế lực.Trường huấn luyện dã chiến của Nhật Bản có thể so được với một thành phố lớn của Trung Quốc, trước tận thế có nhân khẩu hai trăm vạn, mà nơi này chính là tổng hành dinh của Cao Thiên Nguyên.- Năm mươi vạn nhân khẩu đúng là thế lực lớn mà.Nhạc Trọng nghe vậy khẽ chau mày.

Cao Thiên Nguyên tổ chức này làm hắn có cảm giác bị uy hiếp thật sâu.Tổ chức Cao Thiên Nguyên này tuy nội tình không so được với Thiên Đường Thần Quốc là cự phách của Châu Âu, nhưng mà Nhật Bản ở Châu Á chính là quốc gia phát triển, nói không chừng vài chục năm sau Cao Thiên Nguyên chỉnh hợp tất cả thế lực của Nhật Bản sẽ tổ chức lực lượng xâm chiếm Trung Quốc lần thứ hai.Bởi vì đây là đảo quốc, lãnh thổ nhỏ hẹp, Nhật Bản vẫn khát vọng xâm lược ra bên ngoài.

Trên thực tế đối với Nhật Bản mà nói, đây là chiến lực chính xác.

Thế nhưng mà đối với quốc gia khác mà nói chính là tai nạn.Nhạc Trọng rất nhanh dứt bỏ phiền não cẩn thận cân bước kế tiếp hắn nên làm thế nào:- Mình hiện giờ buồn lo vô cớ rồi.

Chuyện tương lai tính đi, hiện tại việc cấp bách của mình là quay về Trung Quốc.

Mình cần radio, máy bay và người điều khiển.Nhạc Trọng thập phần rõ ràng thực lực của chính mình.

Thực lực của hắn rất mạnh nhưng không phải vô địch.

Nếu như đơn thương độc mã trực tiếp giết vào Cao Thiên Nguyên, hắn tuyệt đối sẽ bị cao thủ trong Cao Thiên Nguyên giết thành cặn bã.Nhạc Trọng nhìn qua mấy người Vũ Đằng Chân Ý ra lệnh:- Các người đi thu thập trang bị thần ma của đám người kia lại đây.- Này!Sáu người Vũ Đằng Chân Ý lập tức cung kính ứng một tiếng với Nhạc Trọng, sau đó đi qua đem trang bị của bọn họ lấy tới đây.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 729: Thu Hàng. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng mở họp báu màu xanh ra xem, từng đạo ánh sáng màu lam chớp động, một tờ bản vẽ hiện ra trước mặt.- Bảo vật cấp bảy: Thiên Không Bảo Lũy, bản vẽ pháo Laser.

Chế tạo Thiên Không Bảo Lũy, bộ phận bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy, hình vẽ phân biệt thành Thiên Không Bảo Lũy, lò động lực, Thiên Không Bảo Lũy chủ pháo, Thiên Không Bảo Lũy bọc thép tầng ngoài, Thiên Không Bảo Lũy pháo phụ, Thiên Không Bảo Lũy bản thiết kế kết cấu, Thiên Không Bảo Lũy hệ thống động lực, Thiên Không Bảo Lũy hệ thống thao tác.

Bảy tờ bản vẽ tề tụ lại đạt thành nguyên vẹn bản thiết kế Thiên Không Bảo Lũy.Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Không Bảo Lũy bản vẽ pháo Laser thì trong mắt tiếc hận:- Thiên Không Bảo Lũy!

Đây chính là chiến tranh bảo lũy vô cùng đáng sợ, nhìn qua mà không làm được.

Đáng tiếc phải bảy tờ đầy đủ mới chế tạo được, không biết phải thu thập bao nhiêu năm tháng mới có thể chế tạo đây!Nhưng mà bản vẽ pháo phụ laser cũng không phải chuyện đùa, cho dù không cách nào chuyên chở trên Thiên Không Bảo Lũy, cho dù pháo cố định trên pháo đài cũng không tệ, Nhạc Trọng vẫn cẩn thận thu thập vào trong không gian giới chỉ, sau đó đem huyết tinh, tinh hạch của tam giai Sư Hổ Thú móc ra ngoài.Ở chỗ khác, Nhạc Trọng rời đi một thời gian ngắn, đám người Cương Bản Điền trong mắt hiện ra dị sắc.Một gã tên côn đồ đối mắt với Cương Bản Điền vài lần, sau đó nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử đi lên không có hảo ý.- Đừng tới đây, các người muốn làm gì?Tỉnh Điền Kinh Tử thập phần cảnh giác, nàng lui ra sau một bước nhìn qua tên nam tử này quát lớn.Cương Bản Điền nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử dụ dỗ:- Kinh Tử tiểu thư!

Chúng ta cùng trốn đi, tên người Trung quốc này giống như ma quỷ, hơn nữa hắn có thành kiến với dân tộc của chúng ta, không nên đi theo hắn.Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn Cương Bản Điền và lạnh như băng ra lệnh.- Chủ nhân ra lệnh cho chúng ta chờ ở đây, anh muốn kháng lệnh sao?Trong mắt Cương Bản Điền dị quang chớp động đề nghị nói:- Như vậy đi!

Kinh Tử tiểu thư, chúng ta nên rời đi đi, chúng ta nên rời khỏi đây.Chỉ cần chúng ta rời đi, Cương Bản Điền có thể mang theo mình và rời khỏi đám người Đằng Khi Hương.Tay trái Tỉnh Điền Kinh Tử cầm súng ngắn chỉa vào đám người này và nói:- Không được!

Các người phải chờ ở đây!Cương Bản Điền mặt trầm xuống rống lớn nói:- Động thủ!

Bắt lấy nàng!Mấy tên côn đồ Nhật Bản thoáng cái bổ nhào qua phía Tỉnh Điền Kinh Tử, trong con mắt của bọn họ lóe lên hào quang hung tàn, bọn họ muốn đem nữ sinh xinh đẹp của Nhật Bản này tùy ý lăng nhục dưới thân.Đúng lúc này, Tỉnh Điền Kinh Tử động, nàng thoáng cái lui ra sau năm sáu mét, đồng thời hắn nổ súng qua phía tên côn đồ này.Phanh!

Phanh!Một viên đạn bắn ra, bắn ra vài lỗ máu trên người của tên côn đồ này vài lỗ máu, tên côn đồ này thoáng cái ngã xuống trong vũng máu.- Đi chết đi!Những tên côn đồ này đều rõ ràng bây giờ là thời khắc sinh tử, bọn họ vô cùng hung mãnh nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử và điên cuồng xông lên chế phục nàng.Một tên cường hóa hệ nhanh nhẹn tốc độ nhanh hơn người bình thường nhiều, đầu tiên hắn duỗi bàn tay lớn ra chộp vào tay của Tỉnh Điền Kinh Tử, hắn muốn bắt lấy súng của Tỉnh Điền Kinh Tử.Mắt thấy tên côn đồ sắp bắt được Tỉnh Điền Kinh Tử thì hào quang trong mắt lóe lên, thoáng cái thanh tiểu thái đao lóe lên và chém tên này thành hai đoạn, máu tươi thoáng cái bắn lên thân của nàng, làm cho thân thể của nàng thoáng cái mềm nhũn ra, giống như một đóa hoa hồng máu.Nhìn qua tên côn đồ bị Tỉnh Điền Kinh Tử một đao chém thành hai đoạn, trong nội tâm nhìn thấy một màn huyết tinh thì sợ hãi.

Dùng đao giết người và chém người thành hai đoạn có thể tạo ra lực chấn nhiếp khác nhau.Cương Bản Điền rống lớn kêu lên:- Mọi người cùng nhau xông lên!

Nàng chỉ có một người, sau khi chế ngự nàng thì các người chơi trước.

Tao lên cuối cùng!Chúng ta bây giờ không có đường lui, một khi bị tên khốn nạn đó bắt lại chỉ có chết mà thôi, chúng ta đều bị hắn giết chết.

Bây giờ là cơ hội bỏ trốn tốt nhất của chúng ta.Cương Bản Điền ủng hộ thì đám côn đồ còn lại sĩ khí đại thịnh và lao qua phía Tỉnh Điền Kinh Tử.Trong mắt Tỉnh Điền Kinh Tử dị quang chớp động, bộ pháp của nàng kỳ dị giống như con báo săn mồi nhảy vào trong đám côn đồ kia, tiểu thái đao trong tay huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp, chém một tên côn đồ chết tại chỗ.Không lâu sau trên mảnh thổ địa này đầy thi thể, Tỉnh Điền Kinh Tử toàn thân nhuốm máu thở dốc liên tục nhìn qua đám thi thể trên mặt đất.Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn qua thi thể đầy đất và nàng lập tức sắc mặt tái nhợt đi qua một gốc cây ói toàn bộ những gì ăn được sáng nay.

Nàng lần đầu tiên chính thức giết người.

Nhìn thấy đám côn đồ bị nàng giết đầy đất thì hoảng sợ không chịu nổi.Trong thôn nhỏ có hai cao thủ, một chính là Tỉnh Điền Kinh Tử, một còn lại chính là Đằng Khi Hương.

Hai nàng đều là người cường hóa.

Chỉ có điều đẳng cấp cường hóa cũng không cao.

Đằng Khi Hương trước tận thế là thành viên câu lạc bộ kiếm đạo.

Mà Tỉnh Điền Kinh Tử trước tận thế là truyền nhân của Thiên Tâm Nhất đao lưu.

Tinh thông Bạt Đao Thuật.

Trở thành người cường hóa thì nàng mạnh hơn người bình thường nhiều.- Giết người thật là khó chịu!Tỉnh Điền Kinh Tử sắc mặt tái nhợt thầm nghĩ.

Nàng trong tận thế chém giết không ít tang thi, nhưng mà chân chính giết người vẫn làm cho nàng cảm thấy không thích ứng được.Nhạc Trọng mang theo Vũ Đằng Chân Ý đi qua phía này nhìn thấy Tỉnh Điền Kinh Tử thì có chút ngoài ý muốn:- Cô còn không đi sao?Nhạc Trọng còn tưởng rằng Tỉnh Điền Kinh Tử đã lặng lẽ đào tẩu khỏi đây.

Dù sao trong quan niệm hiện đại thì người ta không chấp nhận chuyện mình là nô bộc.

Người đẹp như Tỉnh Điền Kinh Tử trước tận thế tập trung ngàn vạn sủng ái trên người, trên cơ bản không có khả năng cam tâm tình nguyện làm nô bộc của ai.- Sinh mạng bảo tôi phải ở chỗ này!Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn thẳng Nhạc Trọng giải thích một câu, sau đó chỉ vào những thi thể và nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Những người này chẳng những ý đồ chạy trốn, còn ý đồ xâm phạm tôi.

Bị tôi giết rồi, nếu anh có trách phạt thì tôi nhận!Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng đem bộ trang bị thần ma vứt cho Tỉnh Điền Kinh Tử:- Làm tốt lắm.

Đây là ban thưởng cho cô!Mấy người Vũ Điền Chân Ý nhìn thấy bộ trang bị hệ thống thần ma thì con mắt sáng lên.

Bộ trang bị thần ma này Nhạc Trọng từ trên người đám thần linh trong Cao Thiên Nguyên lấy được, so với trang bị của bọn họ chênh lệch cực lớn.Tỉnh Điền Kinh Tử tiếp nhận bộ trang bị thần ma, dị sắc trong mắt chớp động, đè nén không được nhìn qua Nhạc Trọng nói lời cảm tạ:- Cảm ơn chủ nhân ban thưởng!Trang bị thần ma này giúp cho Tỉnh Điền Kinh Tử sức chiến đấu đề cao bốn lần, tự nhiên nàng vui vẻ không thôi.- Đi!Nhạc Trọng không có nhìn qua thi thể đám côn đồ Cương Bản Điền này mà lập tức rời đi.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 730: Thu Hàng. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng đi trong rừng không lâu, hơn trăm con khỉ biến dị lập tức xuất hiện ở nơi này.Đám khỉ biến dị này nhanh chóng lao qua phía Tỉnh Điền Kinh Tử và Vũ Điền Chân Ý, bị bọn họ chém giết dễ dàng.

Tỉnh Điền Kinh Tử cũng thuận lợi tăng lên hai cấp.Mật độ rừng của Nhật Bản rất cao, ở bên trong có rất nhiều biến dị sinh vật, chém giết một đám khỉ biến dị thì Nhạc Trọng cũng gặp được thằn lằn biến dị.

Biến dị hoàng xà các loại biến dị thú cấp thấp.Những con biến dị thú cấp thấp này bị bọn người Tỉnh Điền Kinh Tử giết sạch.

Nhạc Trọng vào thời điểm Tỉnh Điền Kinh Tử gặp nạn mới ra tay cứu nàng ba lượt.

Mỗi chủng biến dị thú này không phải đơn giản, nếu như không có Nhạc Trọng bảo hộ, Tỉnh Điền Kinh Tử đã chết ba lượt.- Sát!- Giết sạch bọn chúng!"..."

Nhạc Trọng hành tẩu trong rừng, đột nhiên lúc này nghe được từng tiếng gào thét.

Hắn nhanh chóng dẫn người đi qua nơi đó.Chỉ thấy trong một bụi cỏ, hai nhóm người Nhật Bản đang điên cuồng chém giết nhau.

Hai nhóm người Nhật Bản này một nhóm có trăm người.

Mỗi người trong tay cầm thái đao và vô cùng nhanh nhẹn, hiển nhiên đại bộ phận đều là người cường hóa, nhưng mà đẳng cấp cường hóa của bọn họ không cao.

Mặt khác một đám người Nhật Bản nhân số hơn sáu mươi người.

Bọn họ là phương bị đánh, trong tay bọn họ có mười ba thanh vũ khí, ba khẩu súng bắn đạn khói, dựa vào những khẩu súng này bọn họ mới miễn cưỡng bảo vệ mình, không có bị đám người kia tiêu diệt, nhưng mà bên bọn họ có hai mươi mấy nữ nhân, tiểu hài tử, ảnh hưởng sức chiến đấu thật lớn.- Thì ra là chó cắn chó!Nhạc Trọng ở xa xa nhìn hai nhóm người Nhật Bản chém giết nhau thì không quan tâm.Nhạc Trọng nhìn thấy trong đám người này có hai tên đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 30, nhưng mà bọn họ không có kỹ năng nào cả, một mình hắn có thể giết sạch cả hai phe.Thời điểm Nhạc Trọng định rời đi, một gã người cường hóa cấp 35 cầm đại đao chém đầu của tên cầm súng bắn đạn khói, đánh tan thế cục giằng co này.Đột nhiên tên cầm súng bắn đạn khói khác bị một tên người cường hóa cấp 36 đâm vào lưng, trực tiếp đâm vào trong tim.Nhìn thấy hai người có hỏa lực cường đại bị giải quyết, những tên Nhật Bản tay cầm tiểu thái đao bên kia lập tức xông lên giết vào, thoáng cái đánh tan phe ít người bên kia.Rất nhiều người sống sót nhao nhao vứt bỏ vũ khí quỳ xuống đất đầu hàng, nhưng mà những tên cầm tiểu thái đao nhìn qua bọn họ cười ha hả, thoáng cái chém đầu của bọn họ.Về phần những nữ nhân sống sót đang bảo vệ trẻ em thì trực tiếp bị đè lên đất.

Ở trong tận thế hôm nay không biết chuyện ngày mai, rất nhiều người đều ôm tâm tính tận hưởng khoái lạc hiện tại, những tên phần tử vũ trang này càng thêm không kiêng nể gì cả.

- Bắt lấy bọn chúng!Đứng lúc này tên thủ lĩnh đám người này nhìn thấy đoàn người Nhạc Trọng thì lập tức rống lớn lên.Dưới mệnh lệnh của tên thủ lĩnh, hơn sáu mươi tên phần tử vũ trang hung thần ác sát lập tức lao qua đám người Nhạc Trọng.- Giết sạch bọn chúng đi!Nhạc Trọng nhìn qua sáu mươi tên phần tử vũ trang đang xông lên thì nhìn qua Vũ Điền Chân Ý ra lệnh.- Này!Vũ Điền Chân Ý thi lễ với Nhạc Trọng sau đó dùng tiếng Nhật nói chuyện:- Nhạc Trọng đại nhân ra lệnh cho chúng ta giết sạch đám tạp chủng này, xông lên!Nói xong Vũ Điền Chân Ý chợt suất lĩnh sáu tên thần bộc của Cao Thiên Nguyên giết vào trong sáu mươi tên phần tử vũ trang hung thần ác sát kia.Bảy tên thần bộc của Cao Thiên Nguyên ở trong tay của Nhạc Trọng không chịu nổi một kích, nhưng mà chống lại người bình thường thì bọn họ là vô địch.

Bọn họ mạnh hơn người thường cả mười lần, ánh đao chớp động, một tên phần tử vũ trang hung thần ác sát lập tức bị chém chết.Phải biết rằng thần bộc của Cao Thiên Nguyên chính là cao thủ tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên, là tài nguyên mà Cao Thiên Nguyên hao tổn nhiều tâm huyết bồi dưỡng mà thành.

Sức chiến đấu có thể so được với thành viên đặc chiến doanh của Nhạc Trọng.Bọn người Vũ Điền Chân Ý nhảy vào trong đám người và lập tức chém giết hai mươi ba tên, lúc này cả đám phần tử vũ trang bị sụp đổ chạy tứ tán.Tên thủ lĩnh Nhật Bản nhìn thấy một màn này thì trong mắt hiện ra thần sắc hoảng sợ, nói:- Tại sao có thể như vậy?

Những người này là ai?

Tại sao bọn chúng mạnh như vậy?Đột nhiên lúc này trên đại thụ, một đạo nhân ảnh giống như thiểm điện lao qua phía của Nhạc Trọng, tốc độ gấp mười lần người bình thường.

Chính là người cường hóa cấp 36 tinh thông thuật ám sát của Nhật Bản, cho dù là người cường hóa cấp 40 nếu không kịp đề phòng vẫn bị giết như thường.Thời điểm Nhạc Trọng nhìn thấy bóng người này, Nhạc Trọng rút Ngạc Nha Cứ Nhận bên hông ra tiện tay một đao trực tiếp chém thân ảnh này thành hai đoạn.Hai mảnh thi thể từ trên cao lập tức rơi xuống đất.- Đầu hàng!Tôi đầu hàng!Đừng giết tôi!Tôi đầu hàng!Tên thủ lĩnh Nhật Bản kia nhìn thấy cùng cao thủ đồng cấp với mình dễ dàng bị Nhạc Trọng chém giết thì quỳ trên mặt đất lớn tiếng cầu xin tha thứ.Tên thủ lĩnh Nhật Bản vừa đầu hàng, đám phần tử vũ trang còn lại lập tức bỏ vũ khí xuống và đầu hàng.- Đi chết!Đi chết!Đi chết!Vũ Điền Chân Ý và vài tên thần bộc của Cao Thiên Nguyên lập tức bỏ vũ khí xuống và cười ha hả, lập tức đi lên.Những tên thần bộc của Cao Thiên Nguyên này có chút biến thái, giết người mới làm cho bọn họ có cảm giác sảng khoái, bọn chúng đi lên tiếp tục giết người.Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn đám người Vũ Điền Chân Ý vẫn còn đại khai sát giới thì không nhịn được ngăn cản:- Dừng tay!

Đừng giết!

Dừng tay!Vũ Điền Chân Ý nói:- Kinh Tử tiểu thư!Đại nhân bảo chúng tôi giết sạch đám người này.

Thời điểm chưa hoàn thành mệnh lệnh thì chúng tôi chưa dừng tay đâu!Tỉnh Điền Kinh Tử thoáng cái quỳ gối trước người Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Chủ nhân, xin ngài hạ đạt mệnh lệnh bảo bọn họ dừng tay đi, bằng không bọn họ sẽ chết sạch đấy!Nhạc Trọng nhìn qua đám người Vũ Điền Chân Ý đang chém giết thì trầm mặc một lúc, ra lệnh:- Dừng tay!Trong nháy mắt này, Nhạc Trọng muốn cho Vũ Điền Chân Ý giết sạch đám người Nhật Bản này.

Dù sau hắn cũng không cảm thấy áy náy gì.

Nhưng mà nhìn thấy trong đám người đó có hai tiểu loli chừng tám chín tuổi, trong nội tâm hiện ra vẻ không đành lòng.Vũ Điền Chân Ý rống lớn lên.- Đại nhân có lệnh, dừng tay!- Này!

Dừng tay!Nghe được Vũ Điền Chân Ý truyền lời, đám người kia còn chưa thỏa mãn thu đao, nhìn qua đám người kia với vẻ tiếc hận.Người Nhật Bản sùng bái cường giả là thiên tính, đã khắc sâu vào trong lòng.

Nhạc Trọng cường hoành sánh ngang với cường giả cấp quỷ thần trong Cao Thiên Nguyên.

Vũ Điền Chân Ý đầu hàng Nhạc Trọng cũng đã nghe lệnh của Nhạc Trọng, hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh.Nhật Bản đẳng cấp sâm nghiêm, cho dù ở công ty, trường học, xã đoàn, hắc bang thì phải phục tùng thượng vị giả.

Nếu không sẽ rất khó sinh tồn trong xã hội.Đám côn đồ Cương Bản Điền đại bộ phận là thanh niên lêu lỏng, cũng không có tâm tư nhận Nhạc Trọng làm chủ, bọn chúng muốn phản kháng, thoát khỏi trói buộc của Nhạc Trọng và không nghe lệnh Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 731: Sơn Cốc.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDưới tử vong uy hiếp, hơn trăm người Nhật Bản sống sót lạnh rung nhìn qua Nhạc Trọng không biết sẽ làm gì bọn họ.

Nhạc Trọng cùng Vũ Điền Chân Ý đối thoại đều sử dụng tiếng Trung, thoáng cái bọn họ nhận ra Nhạc Trọng là ai.Nhạc Trọng đi tới trước mặt tên thủ lĩnh và hỏi:- Mày tên là gì?Bên người của Nhạc Trọng có Vũ Điền Chân Ý hành động phiên dịch cho nên hỏi tên thủ lĩnh kia.Nhạc Trọng muốn người khác nhân nhượng hắn, mà không phải hắn đến nhân nhượng người khác.

Vũ Điền Chân Ý đầu hàng cùng sáu tên thần bộc của Cao Thiên Nguyên không có thực lực mạnh nhất, nhưng mà hắn lại cho Vũ Điền Chân Ý đảm đương chức tiểu đội trưởng, cũng bởi vì hắn biết tiếng Trung mà thôi.Tên thủ lĩnh kia thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng và nói tiếng Nhật.- Đại nhân, tôi tên là Quý Minh Hòa Nhất.

Tôi nguyện ý thần phục, xin ngài thu lưu!Một gã nam nhân Nhật Bản trẻ tuổi quát lên:- Hòa Nhất thủ lĩnh!

Hắn là thằng người Trung khốn nạn, tại sao anh lại muốn làm cho của thằng người Trung này.Nhạc Trọng nhìn qua tên trẻ tuổi lạnh lùng nói:- Chém!- Này!Vũ Điền Chân Ý bước lên như mũi tên chém xuống một đao, thoáng cái chém rụng đầu của tên nam tử này, một cổ máu tươi phóng lên trời, thi thể trên này ngã xuống đất.Nhìn thấy một màn huyết tinh như vậy, vẻ mặt đám người sống sót vô cùng kinh hoàng, thân thể run rẩy, trong nội tâm tràn ngập sợ hãi.Nhạc Trọng vốn cũng không phải người tốt tính gì.

Đi vào Nhật Bản thì hắn bị bài xích khắp nơi.

Tâm tình của hắn không tốt là muốn giết người.Quý Minh Hòa Nhất quỳ gối trước người Nhạc Trọng và lạnh run sợ hãi Nhạc Trọng hạ lệnh giết hắn.

Hắn đã nhìn ra dù có trăm người cùng xông lên cũng không phải đối thủ của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Quý Minh Hòa Nhất lạnh lùng nói:- Tao tên là Nhạc Trọng, tao sẽ thu nhận mày.

Hiện tại mang tao về hang ổ của mày đi!Lúc này đã gần chạng vạng tối, Nhạc Trọng cũng cần nơi nghỉ chân nghỉ nơi một đêm.

Trong rừng rậm quá nguy hiểm, tuyệt không thích hợp qua đêm.Quý Minh Hòa Nhất thoáng cái đứng lên và cung kính khon người thi lễ với Nhạc Trọng, nói:- Dạ!Quý Minh Hòa Nhất dẫn dắt, Nhạc Trọng đi qua ba đường núi quanh co, chung quanh bóng cây xanh râm mát vờn quanh một tiểu sơn cốc.Tiểu sơn cốc này trước tận thế là lãnh địa tư nhân của một tên triệu phú, bên trong có một thành trì và một khu biệt thự to lớn.

Ở chung quanh biệt thự lớn này có các căn nhà đơn sơ dựng tạmMà biệt thự to lớn là của Quý Minh Hòa Nhất cùng đám tâm phúc và nữ nhân của chúng ở lại.Nhà gỗ đơn sơ là của đám chiến sĩ bình thường và đám nô lệ ở.Nô lệ loại vật này nhìn thì chỉ có ở thời cổ đại.

Trên thực tế hiện đại cũng tồn tại.

Trước tận thế ở Châu Phi vẫn còn hình thức nô lệ đấy.Sau tận thế trật tự sụp đổ, trước khi tạo dựng trật tự mới, đám yêu ma quỷ quái gì cũng có cho nên chuyện này quá bình thường.Cho dù trong thế lực Nhạc Trọng sáng tạo cũng có nô lệ tồn tại, đó là nơi đám phần tử bất mãn bị đưa vào.

Còn có đám địch nhân bị bắt và gia quyến kẻ phản loạn cũng bị đẩy vào làm nô lệ.Trong sơn cốc có bốn trăm người sống sót, Nhạc Trọng một chuyến tiến vào trong sơn cốc này, những người sống sót đều nhao nhao đi ra nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua đám người sống sót, chỉ thấy những người Nhật Bản này xanh xao vàng vọt, dinh dưỡng không đầy đủ, dáng người gầy yếu, giống như một trận gió thổi qua là ngã.Nhạc Trọng nhìn qua đám người chung quanh và nghĩ thầm:- Nơi này so ra còn kém thành phố Quý Trữ!Nhạc Trọng tại thành phố Quý Trữ, thành phố Lũng Hãi hai khu vực đã xây dựng ra trật tự mới, chỉ cần hắn không chết, lương thực không hao hết, trật tự hắn xây dựng sẽ không sụp đổ.

Một nơi đã thành lập trật tự so vwois Quý Minh Hòa Nhất loại tôm tép nhỏ thành lập thế lực mạnh hơn thật nhiều.- Hoan nghênh trở về, chủ nhân!Quý Minh Hòa Nhất cùng Nhạc Trọng vừa bước vào trong biệt thự, sáu mỹ nữ mặc kimono tuổi chừng hai mươi lăm đi tới cúi người thi lễ với hai người.Một nữ nhân dáng người chừng hai mươi lăm tuổi, khóe miệng có nốt ruồi nữ nhân, giống như mỹ phụ nặn một cái là ra nước dẫn theo Quý Minh Hòa Nhất cùng Nhạc Trọng đi vào trong địa sảnh của biệt thự.Quý Minh Hòa Nhất nhìn qua mỹ phu nhân nói:- Nhã Tử, từ hôm nay trở đi, vị Nhạc Trọng đại nhân này chính là thủ lĩnh của chúng ta, cô sau này phải nghe lệnh của đại nhân.

Hiện tại gọi hai nàng kia tới đây hầu hạ đại nhân.Nhã Tử cung kính ứng một tiếng sau đó lui xuống:- Vâng!Quý Minh Hòa Nhất nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười vui vẻ.- Đại nhân, Nhã Tử là quản gia của biệt thự này.

Bổn sự sở trường của nàng là dạy nữ nhân.

Cho dù là dạng nữ nhân nào trải qua tay của nàng thì sẽ hiểu chuyện và rất nghe lời.- Ah!Nhạc Trọng không đếm xỉa tới ứng một câu.Không lâu, Nhã Tử mang theo hai thiếu nữ xinh đẹp mặc kimono đi tới.

Hai thiếu nữ xinh đẹp này có mặt em bé, hai chân vừa mịn lại dài, da thịt tuyết trắng, một đôi bạo nhũ cơ hồ như lột quần áo ra ngoài, khóe miệng của nàng lộ ra nụ cười vô cùng yêu mị.

Một thiếu nữ Nhật Bản mặt trái xoan, da thịt tuyết trắng như ngọc, eo nhỏ nhắn bờ mông, bộ ngực nở.

Tướng mạo tinh xảo và đôi mắt to tròn giống như trong manga vậy.Nhã Tử nhìn qua Nhạc Trọng giới thiệu nói:- Chủ nhân!

Đây chính là Anh Tỉnh Bạch Tuyết, một người khác chính là Thiên Dã Ma Mỹ.

Bạch Tuyết, Ma Mỹ các nàng chưa có tiếp xúc qua nam nhân, vẫn còn là xử nữ.

Bạch Tuyết, Ma Mỹ, qua bái kiến chủ nhân.Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ là mỹ nữ Quý Minh Hòa Nhất giữ lại mời chào mỹ nhân, hoặc là đạo cụ dùng bảo trụ tính mạng cho hắn trước mặt cường giả.

Trong tay hắn có hơn mười mỹ nữ, nhưng mà xử nữ xinh đẹp như Anh Tỉnh Bạch Tuyết cùng Thiên Dã Ma Mỹ chính là át chủ bài của hắn.Thiếu nữ gương mặt em bé Nhật Bản là Anh Tỉnh Bạch Tuyết, mà tướng mạo tinh xảo chính là Thiên Dã Ma Mỹ.- Bái kiến chủ nhân!Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai gã thiếu nữ xinh đẹp đi lên quỳ trước mặt của Nhạc Trọng và xoay người thi lễ.Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Đứng lên đi!Nhạc Trọng nhìn thấy nhiều mỹ nữ tuyệt sắc cho nên cũng không có thất thố gì cả.Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ mang theo nụ cười ngọt ngào ngồi ở hai bên người của Nhạc Trọng, cẩn thận từng li từng tí mát xa cho Nhạc Trọng.- Đáng giận!Tỉnh Điền Kinh Tử nhìn qua Nhạc Trọng và Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ ở hai bên người của hắn thì trong mắt không cam lòng.Quý Minh Hòa Nhất nhìn qua Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ phục thị Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí hỏi:- Đại nhân, xin hỏi bước tiếp theo có tính toán gì không?- Huyện Tà Mã.

Tôi muốn đi tới huyện Tà Mã.Nhạc Trọng tựa vào ghế sa *** nói ra.Hai nữ Anh Tỉnh Bạch Tuyết ngồi hai bên của Nhạc Trọng dùng núi đôi của mình cọ vào tay của Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 732: Đánh Đêm. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng dùng sức sờ, cảm thấy rất mềm mại, tràn ngập co dãn cảm giác thật tốt truyền tới.Trên mặt Anh Tỉnh Bạch Tuyết nhiễm một tầng đỏ ửng, giống như con mèo con nhỏ đỏ ửng tựa vào Nhạc Trọng.Quý Minh Hòa Nhất nghe vậy trong mắt sáng ngời hưng phấn nói:- Huyện Tà Mã!

Đại nhân ngài quả nhiên lòng mang chí lớn.

Huyện Tà Mã do gia tộc Tân Tề và Hùng Nhị thống trị có hơn vạn người sống sót.

Ngài muốn đánh hạ nơi đó thì đúng là quá lợi hại rồi.Bây giờ đang ở Nhật Bản giống như đang ở thời kỳ chiến quốc, khắp nơi đều là thế lực lớn nhỏ cát cứ các nơi.

Quần hùng tranh giành, đều muốn trở thành chủ nhân của Nhật Bản.

Quý Minh Hòa Nhất cho rằng Nhạc Trọng cũng là một bá chủ trong đó.Trong tận thế nắm đấm lớn là lão đại, dùng thực lực của Nhạc Trọng thì trở thành bá chủ một phương quá dễ dàng.

Nhạc Trọng trở thành bá chủ thì Quý Minh Hòa Nhất nói không chừng cũng trở thành một đại danh nhân.Nhạc Trọng nhìn thấy Quý Minh Hòa Nhất hưng phấn như vậy cũng không có bóc trần tâm tư muốn sử dụng radio của huyện Tà Mã rời đi.

Hắn vẫn cười cao thâm mạt trắc và nói:- Tôi muốn huyện Tà Mã, anh có ý kiến gì hay không?Nghe được Nhạc Trọng hỏi thì Quý Minh Hòa Nhất thoáng cái lâm vào trầm tư, huyện Tà Mã gia tộc Tân Tề có thực lực mạnh mẽ không phải do hắn có thực lực lật đổ được, hiện tại Nhạc Trọng đặt câu hỏi, hắn cũng bắt đầu cảm thấy khó xử.Quý Minh Hòa Nhất nghĩ kỹ thật lâu mới chậm rãi nói ra:- Đại nhân, gia tộc Đảo Tân thế đại.

Cho dù đại nhân có thực lực như quỷ thần cũng không làm gì được.

Gia tộc Đảo Tân quanh thân còn có Tân Tề, Quý Diệp, Cát Điền các tiểu thế lực.

Chỉ cần chúng ta chinh phục những thế lực nhỏ này, chỉnh hợp thực lực bọn họ cùng liên hợp đả đảo gia tộc Đảo Tân.Trong Nhật Bản cũng có rất nhiều thế lực lớn nhỏ cát cứ khắp nơi, nếu như muốn phát triển thế lực của mình, xác thực nên chiếm thế lực yếu tăng cường thực lực bản thân.

Quý Minh Hòa Nhất thường tấn công chiếm đoạt thế lực nhỏ hơn mình.Nhưng mà Nhạc Trọng đối với tại Nhật Bản thành lập một thế lực to lớn không có hứng thú lớn.

Dù sao người Nhật Bản tuy sùng bái cường giả, nhưng mà tính bài ngoại cũng thật mạnh, dùng năng lực của Nhạc Trọng muốn thành lập thế lực lớn không thành vấn đề, nhưng mà muốn sáng tạo thế lực như Cao Thiên Nguyên khó khăn cực lớn.

Trong đó chỉ tìm một ít người tín nhiệm khiến Nhạc Trọng sứt đầu mẻ trán rồi.Đừng nhìn Quý Minh Hòa Nhất, Vũ Điền Chân Ý hai gia hỏa này tất cung tất kính với Nhạc Trọng và hoàn toàn nghe lệnh của hắn, nhưng khi có cường địch xuất hiện, Nhạc Trọng còn phải phòng bị hai gia hỏa này đầu nhập vào địch nhân.

Dù sao Quý Minh Hòa Nhất, Vũ Điền Chân Ý chỉ khuất phục thực lực của hắn chứ không phải thật tâm thuần phục.Đúng lúc này, một gã nam tử trung niên tuổi chừng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi đeo một bịt mặt đen, ăn mặc âu phục đen và bên hông có trường đao, trên người mang theo sát khí bưu hãn đi vào trong đại sảnh, lạnh lùng nói:- Chỉ bằng một đám phế vật tụi mày mà muốn đả đảo gia tộc Đảo Tân vĩ đại sao?

Thật sự là ngu xuẩn!Tám tên cường giả mặc kimono đi theo sau lưng tên mặc âu phục đen này mang theo sát khí cường đại đi vào.Quý Minh Hòa Nhất nhìn thấy chín người này không chút kiêng nể gì mà đi thẳng vào trong đại sảnh này thì rút thái chính đao ra cảnh giác hỏi:- Các người là ai?Biệt thự như tòa thành trì này không phải ai muốn vào là vào, mà nghênh ngang như thế này cũng chỉ có thể là địch nhân mà thôi.Tên nam tử trung niên bịt mặt nhìn qua Quý Minh Hòa Nhất lãnh khốc ra lệnh:- Tao là gia tộc Đảo Tân Tang Điền Chính Thuần.

Quý Minh Hòa Nhất vốn tao còn muốn cho mày con đường sống, cho mày gia nhập vào gia tộc Đảo Tân.

Không nghĩ tới Quý Minh Hòa Nhất mày lại đầu nhập vào thằng người Trung Quốc này, đúng là bại hoại của đế quốc Nhật Bản, hôm nay tao sẽ cho mày biến mất khỏi thế gian này, chết đi!Bốn tên cường giả mặc kimono đột nhiên phát động công kích, giống như mũi tên lao thẳng qua phía Quý Minh Hòa Nhất như điện xạ.

Bốn tên cường giả mặc kimono này có đẳng cấp cường hóa trên cấp 40, một khi phát động kỹ năng, tốc độ nhanh như thiểm điện.- Đại nhân!

Cứu tôi!Quý Minh Hòa Nhất đẳng cấp cường hóa cũng chỉ đạt tới cấp 38, bốn tên người cường hóa này cùng xông lên thì hắn cũng không có khả năng còn sống được.Bốn tên người cường hóa này muốn dùng loạn đao phanh thây Quý Minh Hòa Nhất, bốn tên còn lại lao qua phía Nhạc Trọng đang ngồi giữa Anh Tỉnh Bạch Tuyết hai nàng, muốn chém chết hắn.Phanh!

Phanh!

Phanh!

Phanh!Bốn tên người cường hóa này thái đao sắp chém lên người của Quý Minh Hòa Nhất thì đột nhiên đầu của bốn người có máu bắn ra ngoài.Nhanh nhẹn của Nhạc Trọng hiện tại đạt tới 203 điểm, có nghĩa là tốc độ nhanh gấp hai mươi lần người thường.

Loại tốc độ này đã sánh ngang với Thiểm Điện câp hai.

Cho dù người cường hóa nhanh nhẹn cấp 40 cũng không sánh bằng hắn được.

Tốc độ bốn tên người cường hóa này nhanh như sét đánh, trong mắt hắn vẫn chậm như con kiến.- Thật mạnh!Quý Minh Hòa Nhất nhìn thấy bốn tên thủ hạ bị Nhạc Trọng chém giết thì ngẩng đầu, sau đó chủi một câu và ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng càng mừng rỡ.

Nếu không có Nhạc Trọng thì hắn lúc này đã bị bốn tên người cường hóa kia phanh thây rồi.Nhìn thấy bốn gã cường giả nhanh nhẹn bị Nhạc Trọng cầm cầm gai độc trong tay bắn giết dễ dàng, Tang Điền Chính Thuần năm người trong mắt hiện ra thần sắc không dám tin, nhịn không được lui về phía sau hai bước.Nhạc Trọng ngồi ngay ngắn ở chủ vị và giống như ma thần quan sát Tang Điền Chính Thuần lạnh lùng ra lệnh:- Quỳ xuống!

Hoặc là đi chết!Tang Điền Chính Thuần nhìn qua Nhạc Trọng giống như ma thần cúi người xin lỗi Nhạc Trọng:- Các hạ!

Tôi là gia tộc Đảo Tân Tang Điền Chính Thuần, lúc này không biết sự cường đại của ngài, mạo phạm uy nghiêm của ngài.

Kính xin ngài thứ tội.

Xin ngài để cho chúng tôi rời đi, gia tộc Đảo Tân sẽ dâng nữ nhân xinh đẹp, lương thực trân quý diễn tả áy náy của tôi với ngài!Tang Điền Chính Thuần lúc này dẫn người đi tiêu diệt thế lực của Quý Minh Hòa Nhất vốn cho rằng chỉ là chuyện dễ dàng.

Mang theo tám tên cao thủ đi tiêu diệt bộ hạ của Quý Minh Hòa Nhất.

Sai lầm duy nhất là hắn không dự liệu được Nhạc Trọng xuất hiện.- Đi chết đi!Nhạc Trọng lạnh như băng nhìn Tang Điền Chính Thuần và giơ gai độc lên bắn năm phát.Phanh!

Phanh!Nương theo năm âm thanh súng vang lên, Tang Điền Chính Thuần và mấy cao thủ bên người bị bắn nát đầu, không có người nào có thể kịp phản ứng.- Thật mạnh!

Thật đáng sợ!Quý Minh Hòa Nhất, Vũ Điền Chân Ý hai người nhìn Nhạc Trọng không nói một lời tiêu diệt Tang Điền Chính Thuần và năm tên cao thủ, trong nội tâm hưng phấn và sợ hãi vạn phần.Hưng phấn là có Nhạc Trọng cường giả khủng bố tọa trấn, thế lực bình thường chọc bọn họ chỉ có con đường chết.

Sợ hãi là Nhạc Trọng nhất ngôn cửu đỉnh giết chóc quá nặng, làm cho bọn họ sợ hãi không cẩn thận bị Nhạc Trọng giết.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 733: Đánh Đêm. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMà Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ ở hai bên người của Nhạc Trọng nhìn thấy Nhạc Trọng không chút do dự tiêu diệt chín tên cao thủ của gia tộc Đảo Tân thì thân thể mềm mại cứng đờ, sau đó càng ôn nhu hơn.

Các nàng nhìn thấy Nhạc Trọng không lưu tình chút nào giết chết người của gia tộc Đảo Tân, cường giả quyết đoán hung hãn như vậy một khi tức giận tuyệt đối cũng sẽ không do dự giết các nàng.Gần đây quảng cáo rùm beng nữ nhân Nhật Bản ôn nhu với nam tử theo nam tử chủ nghĩa.

Đồng thời trong tận thế những nam nhân Nhật Bản này cũng phóng thích hắc ám trong lòng của mình, giết người như ngóe.

Giết nữ nhân không có chút chướng ngại tâm lý nào.

Phải biết rằng năm đó Nhật Bản tại Nam Kinh đại đồ sát thì thi thể nữ nhân trần trụi được mang từng xe đi chôn.Một gã nam tử toàn thân đẫm máu chật vật chạy vào trong:- Đại nhân!Đại nhân!

Bên ngoài có thật nhiều người đánh tới, là gia tộc Tề Đảo, gia tộc Cát Điền, gia tộc Bình Đảo đánh tới.

Miệng hang đã thất thủ, bọn chúng đã tiến vào sơn cốc.- Cái gì?Vừa nghe được tin tức này, Quý Minh Hòa Nhất sắc mặt đại biến, bọn hắn họ vốn suy nghĩ làm thế nào đánh chiếm thế lực nhỏ thì bị người ta đánh tới tận cửa của mình rồi.- Đại nhân!

Xin ngài ra tay tiêu diệt những người kia!Quý Minh Hòa Nhất thoáng cái quỳ gối trước người Nhạc Trọng cầu xin.Gia tộc Tề Đảo, gia tộc Cát Điền, gia tộc Bình Đảo ba nhà, mỗi nhà so với Quý Minh Hòa Nhất thế lực lớn hơn nhiều, chỉ một gia tộc Tề Đảo đã có thể làm cho Quý Minh Hòa Nhất ăn không tiêu rồi.- Ân!Nhạc Trọng lúc này mới thu hồi tay trái trong vạt áo của Anh Tỉnh Bạch Tuyết và đứng lên.Trong nháy mắt Nhạc Trọng đứng lên thì đột nhiên sàn nhà vỡ ra, một đạo nhân ảnh giống như một đạo lưu quang cầm đao đâm vào tim của nhạc Trọng.Đạo nhân ảnh này chính là một trong những sát thủ của gia tộc Đảo Tân đào tạo, một Ninja đẳng cấp cường hóa 53.

Ninja này tinh thông ám sát chi đạo, cho dù là cường giả cấp 60, 70 không cẩn thận cũng phải chết như thường.- Coi chừng!Ở bên cạnh Tỉnh Điền Kinh Tử nhịn không được lớn tiếng kêu lên.

Trong đại sảnh này chỉ có nàng là lo lắng cho Nhạc Trọng.- Hắn sẽ chết sao?Vũ Điền Chân Ý nhìn thấy tên Ninja đột nhiên hiện ra thì trong nội tâm hiện lên một tia nghi vấn.

Tên Ninja xuất hiện quá mức đột ngột và ẩn mật, cho dù là quỷ thần trong Cao Thiên Nguyên thì Vũ Điền Chân Ý cũng không dám xác định có thể tránh thoát Ninja ám sát.- Mày quá chậm!Tên Ninja sắp vọt tới bên người của Nhạc Trọng thì hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, một quyền đánh lên mặt của tên Ninja, sức lực lớn gấp mười lần người bình thường đánh nát mặt của Ninja, đầu lâu vặn vẹo, hung hăng đụng lên đại sảnh và biến thành thi thể.Quý Minh Hòa Nhất nhìn thấy Nhạc Trọng dễ dàng tiêu diệt Ninja thì trong nội tâm có chút rung động, trong lòng có suy nghĩ:- Như vậy cũng không giết được hắn!

Quá kinh khủng!Nếu như đổi lại là Quý Minh Hòa Nhất thì trong nháy mắt đó đã bị Ninja lấy đầu rồi, hắn còn chưa biết xảy ra chuyện gì.- Đi theo tôi!Nhạc Trọng nhìn qua Tỉnh Điền Kinh Tử và lưu lại một câu rồi đi ra ngoài.- Vâng!Trong mắt Tỉnh Điền Kinh Tử hiện ra thần sắc vui mừng và đi theo Nhạc Trọng ra ngoài.Vũ Điền Chân Ý nhìn Nhạc Trọng kêu Tỉnh Điền Kinh Tử đi qua bên cạnh mình thì nghĩ thầm.- Xem ra Tỉnh Điền Kinh Tử trong lòng hắn còn có chút địa vị.

Gần với kiện vũ khí hình người kia.Nhạc Trọng đi ra khỏi biệt thự thì nhìn thấy tình cảnh trong sơn cốc sụp đổ, rất nhiều người sống sót đều trốn tới hướng biệt thự này.Những phần tử vũ trang công phá sơn cốc này vô cùng hung hãn và tàn bạo, bọn chúng điên cuồng cười to cầm đao chém giết những người sống sót chạy thục mạng.

Rất nhiều phần tử vũ trang bắt lấy nữ nhân và xé rách quần áo, sau đó thay nhau cưỡng hiếp.Trong các gian nhà gỗ có không ít nữ nhân ở lại, những nữ nhân kia tuy vẫn xanh xao vàng vọt, dinh dưỡng không đầy đủ và không phải mỹ nữ gì, thế nhưng mà đối với những tên côn đồ chỉ cần có nữ nhân phát tiết là đủ rồi.

Đồng thời bởi vì những nữ nhân kia lớn lên không dễ nhìn, bị những tên phần tử vũ trang biến thái cầm kim châm, dùng đao cắt, đồng thời lớn tiếng cười to, phát tiết dục vọng biến thái trong lòng của chúng.Những phần tử vũ trang biến thái này bắt lấy không ít tiểu loli, chúng không chút do dự cỡi quần ra cưỡng hiếp loli một cách biến thái.

Đồng thời còn có tên phần tử vũ trang cầm đuốc chạy vào trong nhà gỗ, từng đoàn từng đoàn hỏa diễm hiện ra thiêu đốt tất cả.Trong sơn cốc biến thành địa ngục nhân gian.Nhạc Trọng nhìn thấy tình cảnh giống như địa ngục trần gian này thì rút Hắc Nha Đao dài hai mét tiện tay chém một tên phần tử vũ trang thành hai đoạn.Nhạc Trọng nhìn qua Vũ Điền Chân Ý bên người và trầm giọng ra lệnh:- Giết qua!

Giết sạch đám người dám chống cự.- Vâng!Vũ Điền Chân Ý cùng Quý Minh Hòa Nhất hai người cung kính ứng một câu sau đó rống lớn nói:- Giết sạch tất cả bọn xâm lược!Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì Vũ Điền Chân Ý, Quý Minh Hòa Nhất hai người thống soái bộ hạ không ngừng tấn công vào đám phần tử vũ trang của gia tộc Tề Đảo, gia tộc Cát Điền, gia tộc Bình Đảo ba nhà, làm cho quân lính của chúng tan rã.Nhạc Trọng mang theo Tỉnh Điền Kinh Tử bước nhanh ra bên ngoài, không có quan tâm tới những kẻ Nhật Bản đang tàn sát lẫn nhau, có phát hiện người cường hóa chủ động lao qua hắn hoặc là chém giết bộ hạ của hắn thì một đao chém qua, thường xuyên chém đám phần tử vũ trang này thành hai đoạn.Nhạc Trọng xuất hiện giống như cột chống trời, làm cho đám người Vũ Điền Chân Ý, Quý Minh Hòa Nhất hai người cầm chắc vũ khí giết đám phần tử vũ trang sụp đổ, nhao nhao chạy thục mạng ra phía sau.Nhưng mà nương theo đó là âm thanh quát mắng, đột nhiên có hai ba mươi người thân thủ phi phàm xông qua phía Vũ Điền Chân Ý, Quý Minh Hòa Nhất giết bọn họ đại loạn.- Người cường hóa!Nhạc Trọng nhìn thấy chi quân đội này thì lập tức nhận ra đây là quân đội toàn người cường hóa.Quân đội hai ba mươi người này chính là tinh anh của gia tộc Tề Đảo, gia tộc Cát Điền, gia tộc Bình Đảo cộng lại mà thành.

Những tinh anh này đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 20, chính là quân đội tinh nhuệ quý giá của ba gia tộc.

Cũng là chiến lực ẩn giấu của bọn họ.Nhạc Trọng như mũi tên bước lên phát động kỹ năng Ảnh Bộ và thân thể như thiểm điện lao thẳng vào trong đội ngũ cường hóa này, trong tay hắn Hắc Nha Đao giống như máy xay thịt điên cuồng, người nào trong phạm vi năm mét chung quanh hắn sẽ bị chém rụng.Không quá mười giây đồng hồ thì có hai mươi tên bị Nhạc Trọng một đao chém thành hai đoạn, còn có một tiểu đội bị Nhạc Trọng giết sụp đổ, lập tức chạy thục mạng ra phía sau.- Đi chết đi!!Trong người Nhật Bản cũng có kẻ hung hãn không sợ chết, tám tên côn đồ cường hóa hệ nhanh nhẹn lập tức vây tới bên cạnh Nhạc Trọng, một sau đó gào thét lên ý đồ xua tan sợ hãi, lập tức xông qua phía Nhạc Trọng bên này.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 734: Đánh Tan Liên Minh Ba Nhà.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTám tên côn đồ này đã có ý định quyết tử, nhưng mà Nhạc Trọng lập tức bổ ra tám đao, ánh đao lóe lên, tám tên nhảy vào chém giết Nhạc Trọng lập tức bị một đao chém thành hai, máu tươi văng khắp nơi, cực kỳ khủng bố.- Quỷ!- Hắn là quỷ!- Cứu mạng!"..."

Nhìn thấy Nhạc Trọng lập tức đem tám tên người cường hóa hệ nhanh nhẹn chém chết, đám người cường hóa khác lập tức bị dọa hỏng, bọn họ nhao nhao lui ra phía sau.- Quỳ xuống!Hoặc là đi chết!Nhạc Trọng như mũi tên bước lên cầm đại đao chém giết một tên người cường hóa, sau đó lạnh quát lạnh lên.- Quỳ xuống!

Hoặc là đi chết đi!Vũ Điền Chân Ý nghe được lệnh của Nhạc Trọng và dùng tiếng Nhật rống to lên.- Quỳ xuống!

Hoặc là đi chết đi!"..."

Trên chiến trường, đám bộ hạ người Nhật của Nhạc Trọng lập tức rống to lên.Nhìn thấy đội quân cường hóa tinh nhuệ bị Nhạc Trọng một người giết sụp đổ, những tên côn đồ tham gia đánh chiếm sơn cốc lập tức sụp đổ, mỗi người lập tức vũ bỏ vũ khí và lập tức quỳ xuống đầu hàng.Đội quân cường hóa của ba nhà này lập tức quỳ xuống đầu hàng Nhạc Trọng.

Bọn họ trước tận thế phần lớn đều là người bình thường, mỗi lần bị giết phá gan là không dám có tâm tư nào khác.Gia tộc Tề Đảo, gia tộc Cát Điền, gia tộc Bình Đảo ba nhà góp người cường hoa thì nam có nữ có, có người nhìn thấy tinh nhuệ đã đầu hàng thì những người cường hóa của đám bộ hạ của Nhạc Trọng lập tức có dũng khí và thú tính đại phát, bọn chúng lao qua phía người cường hóa nữ nhân, xé rách quần áo các nàng và đè xuống cưỡng hiếp.Có tên người cường hóa thập phần biến thái không ngừng dùng dao đâm vào người của những nữ nhân cường hóa này, làm những nữ nhân cường hóa liên tục bị thường và kêu lên thảm thiết.Phương vốn bị đánh tan thì quay sang bạo ngược, đồng thời làm nội tâm của bọn chúng hung tàn hơn.

Những nữ nhân cường hóa với người bình thường là tồn tại cao cao tại thượng, những tên phần tử vũ trang này càng muốn tra tấn những người này hơn.- Ha ha ha ha!Một tên phần tử võ trang đang cởi quần của một nữ nhân cường hóa và không ngừng dùng đao đâm vào người của nữ nhân này, nữ nhân cường hóa bị đâm máu tươi chảy đầm đìa, hắn lại càng hưng phấn kêu to lên.Nhạc Trọng nhướng mày trực tiếp lao lên chém bay đầu của tên phần tử vũ trang này, máu tươi nóng rực của tên này lập tức nhuộm đỏ người nữ nhân trần truồng kia..Nữ nhân trần truồng này hai mắt cũng không có thần thái gì cả.

Nàng trước khi trở thành người cường hóa đã nhận đủ tra tấn rồi, hiện tại chẳng qua chỉ là lặp lại kết cục trước đây mà thôi.

Nàng không có cảm giác nào.Nhưng mà những tên phần tử vũ trang này nhìn thấy đông bạn của mình bị chém giết, bọn chúng không biết Nhạc Trọng muốn gì nên đình cuồng bạo với nữ nhân.Nhạc Trọng lạnh như băng quan sát đám phần tử vũ trang, nói:- Bọn mày muốn nữ nhân, có thể.

Nhưng mà phải dựa vào công tích mà phân phối.

Trước khi được phân phối các nàng đều là chiến lợi phẩm của tao.

Ai dám loạn dùng tao sẽ giết kẻ đó.Nghe Nhạc Trọng nói lời lãnh khốc như vậy, những tên phần tử vũ trang kéo quần lên, có chút lưu luyến không rời nhìn nữ nhân kia.

So về nữ nhân thì bọn họ yêu quý tính mạng của mình hơn.

Hơn nữa một trận chiến này, cơ hồ là Nhạc Trọng một người têu diệt quân của ba nhà, hắn có uy thế giống như quỷ thần vậy, những phần tử vũ trang này không có cử động khiêu khích hắn.Ba gã tù binh quỳ gối trước mặt của Nhạc Trọng và vô cùng cung kính nói ra:- Đại nhân!Tôi là gia chủ gia tộc Tề Đảo Tề Đảo Chính Bình.

Tối nay mạo phạm đại nhân kính xin đại nhân thứ tội, tôi nguyện ý suất lĩnh gia tộc Tề Đảo gia nhập thế lực của ngài.Quý Minh Hòa Nhất vội vàng đi tới bên người Nhạc Trọng và trần thuật:- Đại nhân!Bọn người Tề Đảo, Cát Điền, Bình Đảo không phải thật tâm gia nhập.

Hiện tại có lẽ giết bọn chúng sau đó chiếm thế lực của họ tôi cảm thấy đây là thượng sách.Tề Đảo Chính Bình ba người bọn họ có thế lực còn lớn hơn cả Quý Minh Hòa Nhất, Quý Minh Hòa Nhất lo lắng bọn họ gia nhập dưới trướng Nhạc Trọng thì sẽ trở nên cường đại hơn hắn, lúc này mới đi trần thuật với Nhạc Trọng.Đương nhiên Quý Minh Hòa Nhất trần thuật cũng không có sai, nếu như Nhạc Trọng thực sự muốn thành lập thế lực ở Nhật Bản thì đem bọn người Tề Đảo Chính Bình giết sạch, hợp nhất bộ hạ của bọn họ mới là thượng sách.Tề Đảo Chính Bình nghe được Quý Minh Hòa Nhất trần thuật, trong lòng hận không thể giết Quý Minh Hòa Nhất, nhưng mà hắn không làm được, chỉ có thể kinh hồn táng đảm nhìn qua Nhạc Trọng, không biết hắn xử trí bọn họ thế nào.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua Quý Minh Hòa Nhất nói:- Quý Minh Hòa Nhất, bao giờ tới phiên mày làm chủ cho tao?Trong lòng Quý Minh Hòa Nhất cả kinh sau đó quỳ trước người Nhạc Trọng dập đầu tạ tội:- Thực xin lỗi!

Đại nhân!

Thỉnh đại nhân tha tội!Nhạc Trọng nhìn Tề Đảo Chính Bình ba người lãnh đạm nói:- Các ngươi từ hôm nay là bộ hạ của tôi.

Nên ra sức cho tôi, nếu không chỉ có đường chết mà thôi!- Này!Trong lòng bọn người Tề Đảo Chính Bình cung kính ứng một tiếng.Nhạc Trọng hỏi:- Các ngươi ai biết tiếng Trung?- Tôi biết!Tề Đảo Chính Bình dùng tiếng Trung nhanh chóng nói ra.- Tôi trước kia cảm thấy hứng thú với Trung Quốc.

Khi còn trẻ đã học tiếng Trung để đi du lịch.Nhạc Trọng trực tiếp ra lệnh:- Tốt!

Từ giờ trở đi, Tề Đảo Chính Bình, Quý Minh Hòa Nhất, Vũ Điền Chân Ý, Tỉnh Điền Kinh Tử.

Các người sẽ là trưởng lão, đệ nhất trưởng lão là Tỉnh Điền Kinh Tử, đệ nhị trưởng lão là Vũ Điền Chân Ý, đệ tam trưởng lão là Quý Minh Hòa Nhất, đệ tứ trưởng lão là Tề Đảo Chính Bình.

Cát Điền Chính Long, Bình Đảo Thận Nhị hai người sẽ do Tỉnh Điền Kinh Tử thống soái.- Đa tạ đại nhân!Tề Đảo Chính Bình đại hỉ nhìn qua Nhạc Trọng dập đầu nói lời cảm tạ.

Hắnlà hàng tướng, bởi vì biết tiếng Trung cho nên trở thành cao tầng, chuyện này làm cho hắn mừng rỡ.Cát Điền Chính Long, Bình Đảo Thận Nhị thì là vẻ mặt hâm mộ nhìn Tề Đảo Chính Bình trong lòng tràn ngập đố kỵ.Quý Minh Hòa Nhất cũng tràn ngập ghen ghét.Trở lại trong tòa biệt thự kia, Nhạc Trọng nhìn qua Tề Đảo Chính Bình hỏi:- Lúc này là gia tộc Đảo Tân bảo các người tế sao, Tề Đảo?Tề Đảo Chính Bình nhìn qua Nhạc Trọng cung kính trả lời:- Vâng!

Đại nhân!

Lúc này là gia tộc Đảo Tân bảo chúng tôi tới.

Gia tộc Đảo Tân đã đồng ý, chỉ cần chúng ta đánh hạ Quý Minh Hòa Nhất, hắn sẽ cho chúng tôi gia nhập gia tộc Đảo Tân trở thành một thành viên của gia tộc Đảo Tân, hơn nữa quyền lực trong tay không thay đổi.Ở trong tận thế, tiểu thế lực sống cũng rất gian nan, nếu như có thể gia nhập thế lực lớn nhất, hơn nữa quyền lực trong tay không thay đổi, hấp dẫn này quá lớn với thế lực nhỏ.Đương nhiên làm như vậy cũng sẽ có rất nhiều tai hoạ ngầm, một ít thủ lĩnh thể lực nhỏ trong tay vẫn còn quyền lực sẽ trở thành chư hầu, hơi chút xử lý vô ý sẽ gây thành đại họa.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi vẫn nói:- Gia tộc Đảo Tân gần đây có hành động nào không?05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 735: Hưởng Thụ. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTề Đảo Chính Bình cung cấp một tình báo trọng yếu cho Nhạc Trọng:- Tang hi ở hướng huyện Tà Mã đang di động, đang di động về hướng gia tộc Đảo Tân.

Ước chừng trong bốn ngày thì thi đàn khổng lồ này sẽ đi tới trước gia tộc Đảo Tân.- Ah!

Có loại chuyện này?Nhạc Trọng nghe vậy nhíu mày và hiểu vì cái gì gia tộc Đảo Tân lại thu nạp bộ hạ và khai ra điều kiện như vậy.Thi đàn công thành chính là chuyện mà các thế lực ai cũng phải đau đầu.

Nhạc Trọng đánh lui qua nhiều lần thi đàn quy mô trăm vạn, nhưng mà mỗi lần như vậy đều hao tổn nhiều đạn dược, đạn pháo.

Nếu như không phải hắn nhân lực vật lực sung túc thì sớm bị thi đàn đánh tan rồi.Gia tộc Đảo Tân hiển nhiên là muốn tập hợp nhiều thế lực chung quanh cùng đánh tan thi đàn.Nhạc Trọng lại nhìn qua Tề Đảo Chính Bình hỏi thăm mấy vấn đề sau đó mới hạ lệnh.- Các người lui ra đi!- Này!Tề Đảo Chính Bình lúc này mới lui ra ngoài.- Đại nhân!

Nước ấm trong nhà tắm đã xong rồi, xin hỏi ngài muốn tắm không?Tề Đảo Chính Bình sau khi lui ra, mỹ phụ Nhã Tử bộ dáng nho nhã mang theo một cổ làn gió thơm đi tới trước người của Nhạc Trọng và cung kính hỏi.Nhã Tử trước tận thế là quản gia được học tập đầy đủ, nàng tinh thông tiếng Nhật, tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng Đức cho nên có thể dùng tiến Trung nói chuyện với Nhạc Trọng.- Ân!

Dẫn tôi đi!Nhạc Trọng kịch chiến một ngày cho nên trên người toàn máu và mồ hôi nên cần phải tắm.Nhã Tử dẫn Nhạc Trọng đi vào trong phòng tắm của biệt thự.Chỉ thấy sàn nhà tắm lát toàn đá cẩm thạch, có một bể tắm rộng trăm mét vuông, ở trong bồn tắm có hòn non bộ, liên tục không ngừng có nước ấm từ trong núi giả chảy ra ngoài, rơi chảy vào trong bồn tắm.

Đại đám sương mù từ trong bồn tắm bốc lên.Trong bồn tắm nữ nhân mập gầy bọc khăn trắng mập mờ đang chờ ở đó, sau khi Nhạc Trọng đi vào trong bồn tắm, tám mỹ nữ này đồng thanh nói:- Hoan nghênh chủ nhân quang lâm.Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ cùng cung kính hoan nghênh Nhạc Trọng đi vào trong đó.Nhạc Trọng nhàn nhạt ra lệnh:- Bạch Tuyết, Ma Mỹ lưu lại, những người khác ra ngoài.- Vâng!Nhã Tử đem lời của Nhạc Trọng phiên dịch ra sau đó sáu nữ nhân khác đi ra ngoài.Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ thì đi tới bên người của Nhạc Trọng và cởi quần áo của hắn ra.Nhạc Trọng cởi quần áo xong sau đó đi vào trong bồn tắm.Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ cũng tiến vào trong bồn tắm.Anh Tỉnh Bạch Tuyết vừa tiến vào trong bồn tắm thì dùng bộ ngực đầy đặn của mình cọ lên lưng của Nhạc Trọng.Thiên Dã Ma Mỹ thì ôm lấy đùi của Nhạc Trọng và dùng khăn lau chân cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đang nhắm mắt hưởng thụ đột nhiên cảm giác được ngón tay của mình tiến vào trong nơi ướt át, hắn thoáng mở mắt ra thì nhìn thấy Thiên Dã Ma Mỹ đang tận tâm phục vụ cho hắn.- Như vậy có phải quá tốt không?Nhạc Trọng nhìn Thiên Dã Ma Mỹ đang hầu hạ thì kinh ngạc.Thiên Dã Ma Mỹ đẹp như thế này trước tận thế là người thần tượng của rất nhiều nam nhân, nhưng mà thiếu nữ đẹp như vậy hiện giờ lại đang hầu hạ mình nên Nhạc Trọng rất hưng phấn.Trong lòng Nhạc Trọng có chút giãy dụa sau đó thỏa mãn hưởng thụ Thiên Dã Ma Mỹ phục thị:- Tính toán!

Đây không phải là trong nước, có lẽ đây là phong tục của Nhật Bản, mình xem như nhập gia tùy tục đi.Thiên Dã Ma Mỹ trải qua Nhã Tử hắc luyện khắc nghiệt.

Nàng chà sát lên chân của Nhạc Trọng và vũ mị nhìn qua Nhạc Trọng, từ bộ dáng vũ mị này không ai ngờ là nàng vẫn còn là xử nữ.Nhạc Trọng cũng bị nghẹn lâu, không ai đưa thịt tới miệng mà không ăn cả.

Hắn thoáng cái ôm Thiên Dã Ma Mỹ đặt lên thành nhà tắm sau đó tận tình hưởng thụ.Anh Tỉnh Bạch Tuyết dùng ngọn núi đôi đầy đặn mát xa trợ hứng cho Nhạc Trọng, không ngừng liếm láp lưng của Nhạc Trọng.Tố chất thân thể của Nhạc Trọng cực kỳ cường hoành, hắn đem Thiên Dã Ma Mỹ làm cho mềm vô lực, thoáng cái ôm lấy Anh Tỉnh Bạch Tuyết đâm vào người của nàng sau đó tùy ý hưởng thụ.Hai đóa hoa đỏ như máu thoáng cái hiện ra.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng mở to mắt thì nhìn thấy Anh Tỉnh Bạch Tuyế ở bên tráit, Thiên Dã Ma Mỹ nằm ở bên phải, hắn nhìn thấy hai thiếu nữ nhu thuận nằm trong lòng thì cảm thấy buông lỏng.Nhạc Trọng đi vào Nhật Bản thì vẫn ở trong trạng thái khẩn trương, hôm qua phát tiết giúp áp lực của hắn giảm không ít.

Tố chất thân thể của hắn vô cùng mạnh, thế nhưng mà áp lực thì không phỉa tố chất thân thể mạnh là thừa nhận được.Nhạc Trọng muốn trở lại Trung Quốc thì cần radio, máy bay, người điều khiển, dầu nhiên liệu và vật tư.

Cho dù có những thứ này cũng chữa chắc quay lại được Trung Quốc, chuyện này khiến hắn lo nghĩ nhiều.

Dù sao những vật này cũng không phải dễ lấy như vậy, thế lực nhỏ không có, thế lực lớn thì xem như trân bảo.

Không có khả năng dễ dàng lấy được.Trong tay của Nhạc Trọng có được trực thăng vũ trang không nhiều lắm, mỗi một chiếc hắn đều xem như bảo bối thì làm gì cho người ta mượn.

Suy bụng ta ra bụng người, Nhạc Trọng cũng thập phần rõ ràng những máy bay kia là khó lấy cỡ nào.Nhạc Trọng hơi động một chút, Anh Tỉnh Bạch Tuyết đã tỉnh lại:- Chủ nhân!

Ngài tỉnh!- Chủ nhân, ngài thật có tinh thần đấy, để cho tôi giúp giảm nhiệt a!Anh Tỉnh Bạch Tuyết uốn éo thân thể đụng vào cây củi sắt thì cười rộ lên chui vào trong chăn, cúi đầu ngậm lấy tiểu đệ của hắn mà mút.Nhạc Trọng cũng bị tiểu yêu tinh này khơi mào cho nên đem thân thể mềm mại của Anh Tỉnh Bạch Tuyết đặt lên giường và hưởng thụ.Không lâu ở chỗ khác Thiên Dã Ma Mỹ cũng tỉnh lại và gia nhập chiến đoàn.Sau khi ăn bữa sáng, Nhạc Trọng cùng Tề Đảo Chính Bình đi tới chỗ ba nhà kia.Tề Đảo ba nhà trước kia liên minh đã tụ tập vào trong tiểu trấn này, trong ba gia tộc này có chừng một ngàn hai trăm người sống sót.Tề Đảo Chính Bình đem hơn ngàn người tụ tập cùng một chỗ, nói:- Đại nhân, những người này là người của chúng tôi!Nhạc Trọng nhìn hơn một ngàn người sống sót, nói:- Các ngươi ai là người Hoa?Hơn ngàn người này im lặng và không ai nói chuyện.Nhạc Trọng thấy thế trong lòng thở dài một hơi, hắn vốn muốn tìm người Hoa quản lý đám người này nhưng mà hắn thất vọng rồi.Tề Đảo Chính Bình lớn mật nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đại nhân, ngài muốn tìm người Hoa, tại gia tộc Đảo Tân có lẽ có.

Tôi nhớ gia tộc Đảo Tân bên kia có hơn hai trăm người Hoa sống sót.- Ân!

Trở về đi!Nhạc Trọng quay đầu nói thẳng.Tề Đảo Chính Bình chợt mang theo hơn ngàn người này đi theo.Quý Minh Hòa Nhất đi trong đường cái rộng rãi, đủ để dung nạp mấy ngàn người.

Mấy trăm người đi vào trong biệt thự như cung điện này cũng không chen chúc.Vừa về trong tiểu cốc, quý Minh Hòa nói ra:- Đại nhân!

Gia tộc Đảo Tân phái người đến muốn đàm phán với ngài.

Xin hỏi ngài có muốn gặp hắn hay không?Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm hơi động một chút nói:- Ah!

Gia tộc Đảo Tân?

Bảo tới đây!05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 736: Hưởng Thụ. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Vâng!Một tên nam tử tướng mạo bình thường mặc tây phục đi tới trước người của Nhạc Trọng và dùng tiếng Trung nói ra:- Tôi là gia tộc Đảo Tân Điền Gian Tứ Lang, thập phần vinh hạnh có thể gặp ngài, Nhạc Trọng đại nhân.

Xin tha thứ chúng tôi mạo phần lúc trước.Nhạc Trọng nhấc tay là đuổi giết chín tên cao thủ cấp 40 của gia tộc Đảo Tân lúc trước, trong một đêm đã truyền về gia tộc Đảo Tân.

Người mạnh như vayuaj trong gia tộc Đảo Tân cũng đau đầu, bởi vậy trước tiên Điền Gian Tứ Lang được phái tới đây ngoại giao.- Đây là lễ vật xin ngài bớt giận, hy vọng có thể dẹp loạn lửa giận của ngài.Điền Gian Tứ Lang hai tay chỉ vào hai thiếu nữ.Thiếu nữ lớn tuổi chừng mười tám dáng người gợi cảm, tướng mạo tinh xảo, trang điểm và trang sức trang nhã, lộ ra nét rực rỡ đáng yêu.

Nhỏ thì tuổi chừng mười bốn, thắt tóc đuôi ngựa, hai chân dài nhỏ xinh đẹp tuyệt trần, bộ ngực nhỏ phình ra, gương mặt của nàng tinh xảo xinh đẹp, hai mắt sâu sắc, hiển nhiên là một tiểu loli vô cùng xinh xắn.Điền Gian Tứ Lang cung kính nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đây là thần tượng của Nhật Bản lúc trước, Cát Dã Huệ, năm nay mười bảy tuổi.

Đây là em gái của nàng tên là Cát Dã Minh Hương, năm nay mười bốn tuổi.

Các nàng đều là xử nữ, hy vọng ngài có thể ưa thích.Cát Dã Huệ, Cát Dã Minh Hương hai chị em này là mỹ nữ cực phẩm trong gia tộc Đảo Tân giữ lại, chuyên môn dùng để lôi kéo cường giả.

Có rất ít người có thể ngăn cản được hấp dẫn của hai chị em xinh đẹp này, đặc biệt là người chị lại là thần tượng trước tận thế.Nhạc Trọng nhìn qua Điền Gian Tứ Lang thản nhiên nói:- Lễ vật tôi nhận lấy.

Chuyện đêm qua xem như xong, anh còn có chuyện gì?Điền Gian Tứ Lang ra lệnh:- Huệ, Minh Hương đi qua chỗ chủ nhân đi!Hai tỷ muội khom người cung kính thi lễ với Nhạc Trọng.- Cát Dã Huệ, bái kiến chủ nhân!Nhạc Trọng nói:- Nhã Tử, mang hai nàng xuống.Nhã Tử đi tới đem Cát Dã Huệ hai nữ dẫn đi.Điền Gian Tứ Lang thấy Nhạc Trọng nhận lấy Cát Dã Huệ hai chị em xong thì nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng đại nhân, gia tộc Đảo Tân hy vọng có thể kết minh với ngài!Nhạc Trọng nghe vậy bất động thanh sắc nói:- Kết minh?

Cũng không phải không được.

Gia tộc Đảo Tân các người có điều kiện gì?

Chỉ cần điều kiện phù hợp, tôi có thể kết minh với các người.Điền Gian Tứ Lang đem một cái tờ giấy danh sách và máy tính bảng nói với Nhạc Trọng:- Nhạc Trọng đại nhân, chúng tôi nguyện ý tặng ngày một ngàn tấn lương thực, mười xử nữ xinh đẹp, một tấn dầu nhiên liệu, hai chiếc xe việt dã làm điều kiện kết minh của chúng ta.

Đồng thời biểu đạt thành ý của chúng tôi, gia chủ Đảo Tân Cửu Nghĩa sẽ tặng con gái Đảo Tân Mỹ Nại cho ngài làm vợ.

Đây là ảnh chụp và video của Dảo Tân Mỹ Nại.Nhạc Trọng tiện tay lật tờ danh sách và cái máy tính bản có video của Đảo Tân Mỹ Nại.Trong video là hình ảnh Đảo Tân Mỹ Nại tuổi chừng mười bốn mười lăm mặc áo sơ mì trắng, mặc váy ngắn vàng nhạt, mặc tất trắng, dáng người xinh xắn lanh lợi lại gợi cảm đầy đặn, bộ ngực to, làn da trắng, khí chất ưu nhã cao quý, dung nhan tinh xảo, cười rộ lên thập phần đáng yêu.Nhạc Trọng bất động thanh sắc nói:- Lại cho thêm hai trăm súng trường, hai mươi vạn viên đạn!Điền Gian Tứ Lang nói:- Đại nhân, tôi nhiều nhất chỉ cho ngài mười súng trường, một ngàn viên đạn.

Nhưng mà tôi sẽ tặng cho ngài hai mươi mỹ nữ.

Chỉ cần ngài đáp ứng kết minh với gia tộc Đảo Tân chúng tôi, sau này chúng tôi không ngừng đưa xử nữ lên cho ngài hưởng dụng.Ở trong tận thế, súng ống đạn dược còn trọng yếu hơn nữ nhân xử nữ xinh đẹp nhiều lắm.

Gia tộc Đảo Tân tình nguyện cho Nhạc Trọng nhiều xử nữ chứ không muốn cho nhiều đạn dược, chỉ làm cho thực lực Nhạc Trọng tăng cường mà thôi.Nhạc Trọng vốn không có ý phát triển thế lực ở Nhật Bản cho nên đáp ứng.- Được rồi.

Tôi đáp ứng điều kiện của các người, nhưng mà tôi nghe nói ở chỗ của các người có radio, ta muốn sử dụng radio, không có vấn đề chứ?Trong lòng Điền Gian Tứ Lang buông lỏng đại hỉ nói:- Không có vấn đề!

Nhưng mà cụ thể chi tiết, tỉ mĩ kính xin ngài đi theo tôi một chuyến tới huyện Tà Mã.

Radio của chúng ta ở huyện Tà Mã.Nhạc Trọng nhìn qua Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình ra lệnh:- Tốt!

Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình, tôi và Điền Gian Tứ Lang đi qua huyện Tà Mã.

Nơi này giao cho các người!- Vâng!Quý Minh Hòa Nhất, Tề Đảo Chính Bình trong lòng hai người đại hỉ quỳ trên mặt đất cung kính nhìn qua Nhạc Trọng thi lễ.tốt an bài, Nhạc Trọng điều bốn mươi tên đặt cấp cường hóa trên 20 và phân thành hai tiểu đội giao cho Vũ Điền Chân Ý, Tỉnh Điền Kinh Tử hai người thống lĩnh.

Bản thân của hắn thì mang theo Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ cùng đi qua hướng huyện Tà Mã.Gia tộc Đảo Tân tuy được xưng chiếm cứ thống trị huyện Tà Mã nhưng trên thực tế chỉ đánh một tiểu trấn ở gần huyện Tà Mã làm căn cứ mà thôi.

Tại huyện Tà Mã trước tận thế có nhân khẩu hơn năm mươi vạn, bây giờ tang thi đang tụ tập ở huyện Tà Mã, gia tộc Đảo Tân căn bản không đánh được.Gia tộc Đảo Tân đóng quân ở thị trấn nhỏ tên là Anh Điền trấn, trước tận thế có sức chứa ba vạn người, bây giờ chứa một vạn người thì không có chén chúc gì cả.Lúc trước Anh Điền trấn là khu vực có suối nước nóng bây giờ biến thành thành lũy, bên ngoài trấn có tường thành cao sáu mét, còn có một con sông bảo vệ thành rộng mấy mét vây quanh.

Nơi này giống như một tòa thành trì.Nhạc Trọng đi tới gần Anh Điền trấn thì nhìn thấy người sống sót nơi đây đang không ngừng bận rộn xây dựng thành trì.

Nam nữ già trẻ tất cả đều đi ra tu kiến thành trì, ứng đối tang thi sắp tấn công, cả người Nhật Bản ở Anh Điền trấn cũng tham dự vào.Bây giờ là lúc cơm trưa, Nhạc Trọng nhìn thấy người sống sót dù là nam nữ già trẻ không ngừng xếp hàng đi lĩnh cơm trưa.Nhạc Trọng hiếu kỳ nhìn qua một hồi, nhìn thấy những người này ăn một bát cháo và rau dại.- Có lẽ lương thực của gia tộc Đảo Tân cũng không dư dả.Nhạc Trọng nhìn thấy từng người sống sót sống vật vờ xanh xao vàng vọt ở khắp nơi.Lương thực là vấn đề nghiêm trọng nhất sau tận thế.

Nhạc Trọng sở dĩ có thể lấy chiến tranh nuôi chiến tranh đó là bởi vì nhân khẩu trong tận thế ít hơn lúc trước cả trăm lần, có được lương thực dự trữ trước tận thế tập trung lại.- Thả tôi ra!Thả tôi ra!Thời điểm Nhạc Trọng quan sát những người sống sót ở Anh Điền trấn, đột nhiên bên cạnh truyền đến âm thanh của Anh Tỉnh Bạch Tuyết.Nhạc Trọng nhướng mày quay đầu nhìn lại, phát hiện hơn mười tiểu thanh niên dáng người thấp bé, nhuộm tóc vàng, mặc áo quần lố lăng đang vây quanh Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ.

Cầm đầu là một gã nhuộm tóc vàng, đeo khoen mũi cầm lấy bàn tay nhỏ của Anh Tỉnh Bạch Tuyết.Vũ Điền Chân Ý nhìn qua tên nam tử trẻ tuổi này thì thần sắc keieng kị mang theo hai mươi mấy tên bộ hạ giằng co với đám trẻ tuổi này.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 737: Xung Đột.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong mắt Nhạc Trọng hiện ra thần sắc tức giận đi qua bên này.Điền Gian Tứ Lang nhìn qua tên nam tử trẻ tuổi và nói:- Tân Tỉnh quân!

Mau thả nữ nhân kia ra, nữ nhân kia là của Nhạc Trọng đại nhân.Tên nam tử trẻ tuổi này chính là Tân Tỉnh Bất Nhị, chính là người thừa kế gia tộc Tân Tỉnh trong ba thế lực cường đại của gia tộc Đảo Tân, hắn không chỉ gia thế tốt bản thân cũng là người tiến hóa, đẳng cấp cường hóa cấp 45, ở trong gia tộc Đảo Tân là cao thủ cực kỳ cường hoành.

Bởi vì hắn thực lực cường hoành mới có thể đoạt Anh Tỉnh Bạch Tuyết trong tay bọn người Vũ Điền Chân Ý.Tân Tỉnh Bất Nhị cất tiếng cười to trực tiếp thò tay bóp bộ ngực đầy đặn của Anh Tỉnh Bạch Tuyết, hắn thập phần thích bó vú của nữ nhân, kiêu ngạo nói:- Nhạc Trọng, là thằng chó người Trung Quốc?

Hắn là đồ ngu xuẩn, cũng dám đến gia tộc Đảo Tân đúng là tìm chết.

Tao sẽ chờ giết hắn, sau đó đoạt toàn bộ nữ nhân của hắn.

Nữ nhân xinh đẹp như vậy chỉ có tao mới có tư cách hưởng dụng.

Ha ha ha!Thời điểm Tân Tỉnh Bất Nhị sắp bóp vú của Anh Tỉnh Bạch Tuyết thì ánh đao hiện ra, hắn tay phải của hắn bị chém đứt, máu tươi bắn ra như suối.- Ah!Tân Tỉnh Bất Nhị lập tức kêu lên thảm thiết.- Đi chết đi!

Nữ nhân của tao mà mày cũng dám động!Ánh mắt Nhạc Trọng băng hàn và vung Hắc Nha Đao lên, Tân Tỉnh Bất Nhị đầu bị chém đứt, máu tươi bắn lên tung tóe, đầu rơi xuống đất.Nhạc Trọng một đao chém chết Tân Tỉnh Bất Nhị và cầm Hắc Nha Đao chỉ vào đám bộ hạ bên người Tân Tỉnh Bất Nhị và lạnh giọng quát lên.- Bọn mày quỳ xuống hết cho tao, làm việc cho tao, bằng không mày phải chết!Nơi này là Nhật Bản, cũng không phải Trung Quốc, tuy Nhạc Trọng không muốn vô cớ giết người nhưng không có nghĩa hắn là người nương tay.Một bên Vũ Điền Chân Ý trực tiếp phiên dịch lời của Nhạc Trọng thành tiếng Nhật.- Giết hắn báo thù cho Tân Tỉnh!- Mọi người cùng nhau xông lên, giết nó!Sáu gã Nhật Bản lập tức rống to và xông qua phía Nhạc Trọng, bọn họ đều có một kỹ năng, dùng tốc độ gấp bảy tám lần người bình thường lao qua phía Nhạc Trọng.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, Hắc Nha Đao trong tay hóa thành một hung nhận đoạt mạng, sáu gã người cường hóa xông qua trực tiếp bị chém chết tại chỗ, máu tươi bắn tung tóe.- Ác ma!Hắn là ác ma!- Quỷ!Hắn là quỷ!Quá kinh khủng!

Hắn là quỷ!- Đừng giết tôi!Van cầu anh đừng giết tôi!Hơn mười tên tùy tùng của Tân Tỉnh Bất Nhị lập tức quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.- Mang tôi đi gia tộc Tân Tỉnh!Nhạc Trọng dùng Hắc Nha Đao chỉ vào tùy tùng của Tân Tỉnh Bất Nhị và ra lệnh.- Vâng!Đại nhân!Thỉnh đi bên này!Những tên tùy tùng của gia tộc Tân Tỉnh cầu xin tha thứ dẫn theo Nhạc Trọng đi qua phía gia tộc Tân Tỉnh.Sắc mặt Điền Gian Tứ Lang tái nhợt khuyên:- Nhạc Trọng đại nhân!

Gia tộc Tân Tỉnh là thế lực lớn thứ ba trong gia tộc Đảo Tân.

Xin ngài nghĩ lại, không nên vọng động.

Để tôi đi qua phía gia chủ thương lượng một chút.

Xin ngài bảo trì khắc chế, không nên phát sinh xung đột với gia tộc Tân Tỉnh.Tân Tỉnh Bất Nhị là người tiến hóa thiên tài bị Nhạc Trọng một đao chém giết, Nhạc Trọng đã kết thâm thù với gia tộc Tân Tỉnh.

Nghĩ đến đây, Điền Gian Tứ Lang thập phần đau đầu.

Hắn đã đoán được Nhạc Trọng không phải dễ chọc nhưng mà hắn không ngờ Nhạc Trọng cũng ở trong Anh Điền trấn giết người trên đường.Ánh mắt Nhạc Trọng băng hàn lạnh lùng lưu lại một câu và đi qua phía gia tộc Tân Tỉnh:- Gia tộc Đảo Tân đối đãi với bằng hữu của mình như vậy sao?

Tôi hảo ý đi tới đây kết minh với các người, thậm chí có người muốn muốn giết tôi, đoạt nữ nhân của tôi, chẳng lẽ tôi thoạt nhìn dễ khi dễ như vậy?

Điền Gian Tứ Lang, anh không cần nói cái gì cả!

Hôm nay tôi sẽ san bằng gia tộc Tân Tỉnh.- Đáng chết!Tại sao có thể như vậy, mình phải đi báo cáo đại nhân Đảo Tân mới được!Điền Gian Tứ Lang sắc mặt biến hóa mấy lần sau đó đi sâu vào trong Anh Điền Trấn.- Chính là chỗ này|!Một tên du thủ du thực chỉ vào một tòa nhà to lớn sau đó nói với Nhạc Trọng.- Giết cho tao!

Không quỳ xuống đất đầu hàng, giết tất cả!Nhạc Trọng như một mũi tên bước vào trong, huy động Hắc Nha Đao dài hai mét trực tiếp đem thủ vệ và gã quan thủ vệ chém giết tại chỗ.- Sát!Giết sạch đám người không quỳ xuống đất.Vũ Điền Chân Ý hai mắt đỏ thẫm đi theo sau lưng Nhạc Trọng xông vào trong gian nhà to lớn này.

Hắn tinh tường lúc trước hắn để Anh Tỉnh Bạch Tuyết bị bắt làm cho Nhạc Trọng bất mãn, nếu như hắn không biểu hiện một chút.

Chỉ sợ địa vị của hắn trong lòng của nhạc Trọng rơi xuống ngàn trượng.Nhạc Trọng vừa xông vào trong gia tộc Tân Tỉnh thì cảm giác nguy hiểm, lập tức bay qua một bên.Phanh!Một viên súng ngắm lập tức bắn vào vị trí mà Nhạc Trọng vừa mới đứng, nếu như Nhạc Trọng né tránh chậm một chút, chỉ sợ đầu đã bị bắn xuyên qua rồi.Trong gia tộc Tân Tỉnh thậm chí có cao thủ bắn lén thủ hộ, đúng là đại thủ bút.Nhạc Trọng ngẩng đầu nhìn qua phương hướng viên đạn sứng ngắm bắn tới thì ném hỏa cầu qua đó, hỏa cầu trực tiếp thiêu đốt lô cốt bí ẩn có tay súng ngắm thành tro tàn.- Người nào, dám tới gia tộc Tân Tỉnh giết người.Một tên cao thủ Bản Mộc Sử Lang đẳng cấp cường hóa cấp 56 mang theo hai mươi tên cao thủ cường hóa cấp 30 xông qua, từ trong gia tộc Tân Tỉnh lao ra ngoài nhìn thấy bọn người Vũ Điền Chân Ý đang giết người thì tứ giận rống to lên.- Giết người của tụi mày!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra một tia hàn quang, phát động kỹ năng Ảnh Bộ và tốc độ tăng lên cực nhanh, giống như ảo ảnh xuất hiện bổ một đao vào người Bản Mộc Sử Lang trước.Tốc độ của Nhạc Trọng vược qua tốc độ của biến dị thú cấp hai, ngay cả biến dị thú cấp ba nhỏ yếu cũng không nhanh bằng hắn.

Hắn bổ ra một đao kia quả nhiên nhanh như điện, Bản Mộc Sử Lang còn chưa kịp phát động kỹ năng đã bị một đao chém đầu, máu tươi văng khắp nơi..- Hắn là ai?- Bản Mộc điện hạ lại bị miểu sát!- Hắn là quỷ sao?Nhìn nam nhân mạnh nhất gia tộc Tân Tỉnh là Bản Mộc Sử Lang bị Nhạc Trọng một đao chém giết, những chiến sĩ của gia tộc Tân Tỉnh mỗi người sợ hãi, không còn chút chiến ý.Vốn Bản Mộc Sử Lang dẫn đầu hai mươi tên người cường hóa cấp 30 nếu có nên có chút sức chống cự, nhưng mà cuối cùng cũng bị Nhạc Trọng tiêu diệt, phản kháng chỉ gây chút phiền toái cho hắn mà thôi.

Nhưng mà đám người cường hóa sợ hãi lực lượng khủng bố của Nhạc Trọng cho nên quỳ xuống đất đầu hàng, không có chút tin tưởng.- Gia chủ đại nhân, không tốt!Nhạc Trọng giết Bản Mộc Sử Lang điện hạ rồi.Trong một gian phòng lớn có nam tử mặc kimono lập tức chạy vào nói với nam tử trung niên.

Tên nam tử trung niên kia chính là gia chủ gia tộc Tân Tỉnh Tân Tỉnh Quỷ Vụ.Sắc mặt Tân Tỉnh Quỷ Vụ đại biến đem tiểu nữ hài mười một mười hai tuổi toàn thân trần truồng bị cắn khắp người ném ra ngoài:05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 738: Hủy Diệt Gia Tộc Tân Tỉnh.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Cái gì?

Bản Mộc Sử Lang chết?

Làm sao có thể?Bản Mộc Sử Lang chính là cao thủ mạnh nhất của gia tộc Tân Tỉnh, Tân Tỉnh Quỷ Vụ căn bản không tin có người giết được hắn.- Hắn chết, tiếp theo chính là mày.Nhạc Trọng bước vào trong gian phòng này, hắn nhìn qua tiểu loli bên cạnh Tân Tỉnh Quỷ Vụ đang trần truồng, trên thân thể khắp nơi đều có vết cắn, vẻ mặt chết lặng thì trong mắt hiện ra sát cơ.Tân Tỉnh Quỷ Vụ nhướng mày nhìn qua Nhạc Trọng không kiêu ngạo không siểm nịnh hỏi:- Mày chính là Nhạc Trọng a!

Tao là gia chủ gia tộc Tân Tỉnh Tân Tỉnh Quỷ Vụ, lần đầu gặp mặt.

Tao và mày không có ân oán gì, xin hỏi tại sao mày vào giết người trong gia tộc của tao?

Nơi này chính là nhà của gia tộc Đảo Tân, mày làm như vậy gia tộc Đảo Tân sẽ không bỏ qua cho mày đâu.Nhạc Trọng như mũi tên bước lên chém rụng đầu của Tân Tỉnh Quỷ Vụ, máu nóng rực bay lên trời, nhuộm đỏ cả phòng.Nhạc Trọng nhìn qua thi thể của Tân Tỉnh Quỷ Vụ lạnh lùng nói:- Mày nói nhảm quá nhiều.

Hôm nay tao muốn mượn thủ cấp của mày thị uy.Tân Tỉnh Quỷ Vụ là một tên biến thái, thích nhất tra tấn tiểu nữ hài, nữ hài trước mặt là con mồi của hắn.Nhạc Trọng nhìn thân thể của tiểu nữ hài kia, chỉ thấy tiểu cô nương này làn da trắng tuyết, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, tứ chi hết sức nhỏ phảng giống như chạm vào là đứt rời.

Dung nhan của nàng tinh xảo• hai ngọn núi đôi nhô ra, vậy mà đã phát dục thành hai cái bánh bao lớn, lộ ra nét đáng yêu.

Tiểu nữ hài này rất mê người.Nhạc Trọng nhìn thấy tiểu loli này đang lạnh run nhìn qua hắn và quỳ xuống cầu xin tha mạng thì nói:- Đứng lên đi!- Dạ!Tiểu nữ hài này có chút e lệ nhìn qua Nhạc Trọng.- Mặc vào và đi theo tôi!Nhạc Trọng đem một bộ quần áo ném cho nữ hài và nói ra.Tiểu cô nương tiếp nhận quần áo của Nhạc Trọng và lặng lẽ đi theo sau lưng Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hỏi:- Tên là gì?Tiểu loli này e sợ nhìn qua Nhạc Trọng:- Em tên là Tiểu Thương Lỵ Á.

Năm nay mười hai tuổi.

Năm ngày trước em và mẹ em bị Tân Tỉnh Quỷ Vụ dẫn người bắt tới nơi này.

Trải qua năm ngày huấn luyện thì hôm nay mới đưa qua phụng dưỡng Tân Tỉnh Quỷ Vụ đại nhân.

Vừa rồi em vừa mới vào không lâu, còn không có bị Tân Tỉnh Quỷ Vụ lăng nhục thì đại nhân tới.- Mẹ em bây giờ ở đâu?Tiểu Thương Lỵ Á sắc mặt nhỏ nhắn tái đi và tràn ngập cảm xúc thống khổ, hai mắt lưu lại một giọt nước mắt nói:- Mẹ đã chết rồi!Mẹ của Tiểu Thương Lỵ Á làm Tân Tỉnh Quỷ Vụ tức giận, kết quả bị Tân Tỉnh Quỷ Vụ dùng cực hình tra tấn mà chết.

Nàng tận mắt nhìn thấy mẹ mình bị giết, Tiểu Thương Lỵ Á lúc này mới sụp đổ, bị người ta dạy dỗ trở thành chó mua vui cho người ta.Công nghiệp tình dục của Nhật Bản rất phát đạt, dạy dỗ sư có rất nhiều người làm.

Trên thực tế dạy dỗ sư tương đương với tú bà cổ đại của Trung Quốc, đương nhiên khi xã hội phát triển thì càng ít đi nhiều.Nhạc Trọng nghe được tao ngộ của Tiểu Thương Lỵ Á thì nhàn nhạt nói:- Người chết đã chết, người sống phải tiếp tục sống, đi thôi!Ở trong tận thế Nhạc Trọng đã gặp không biết bao nhiêu thảm sự, Tiểu Thương Lỵ Á trải qua cũng chỉ là một trong số đó.Tiểu Thương Lỵ Á không còn khóc mà nhìn qua Nhạc Trọng ngây thơ nói ra:- Vâng!

Em hiểu.

Hôm nay là đại nhân cứu em ra.

Từ hôm nay trở đi, Tiểu Thương Lỵ Á chính là nô lệ của đại nhân!Tiểu Thương Lỵ Á trải qua tra tấn tàn khốc của tận thế, đã bằng vào bản năng hiểu được phải dựa vào cường giả mới có thể sống được.

Trong tận thế chỉ có ở bên cạnh cường giả mới sống tốt được.- Ân!Nhạc Trọng đưa mắt nhìn ra ý đồ của Tiểu Thương Lỵ Á nhưng mà hắn không cự tuyệt.

Ở trong tận thế, hắn không cho Tiểu Thương Lỵ Á phụ thuộc, nàng cũng phụ thuộc người khác.

Người không có phụ thuộc giống như lục bình không rễ.Bản Mộc Sử Lang, Tân Tỉnh Quỷ Vụ bị Nhạc Trọng chém giết thì cả gia tộc Tân Tỉnh cũng đã sụp đổ.

Tuy gia tộc Tân Tỉnh cũng có không ít cao thủ và bộ hạ tinh nhuệ, nhưng khi Vũ Điền Chân Ý cầm theo thủ cấp của Bản Mộc Sử Lang, Tân Tỉnh Quỷ Vụ lớn tiếng chiêu hàng, những cao thủ kia liền quỳ xuống không có ý chí chiến đấu.Trong gia tộc Tân Tỉnh cũng có phần tử ngoan cố không đầu hàng, Nhạc Trọng vừa đến đã chém giết chúng giống như thái rau vậy.Không lâu, gia tộc Tân Tỉnh khôi phục lại bình tĩnh.

Nhưng mà lúc này cả gia tộc Tân Tỉnh khắp nơi đều là thi thể, máu tươi nhuộm đầy khu nhà này, trên đường đi đều tùy ý nhìn thấy bộ hạ của gia tộc Tân Tỉnh bị trói hoặc quỳ.Mà ở bên ngoài gia tộc Tân Tỉnh có một doanh súng trường, còn có ba mươi sáu chiếc xe bọc thép, mười hai chiếc xe tăng, mười hai chiếc trực thăng vũ trang hình thành chi quân đội hiện đại bao vây gia tộc Tân Tỉnh.Đây là nội tình của gia tộc Đảo Tân, một chi quân đội hiện đại chân chính.

Gia tộc Đảo Tân có thể trở thành bá chủ của huyện Tà Mã cũng không phải do may mắn, bọn họ lấy được trang bị của đội tự vệ của Nhật Bản, chỉ chi quân đội tinh nhuệ này đủ nghiền nát nhiều thế lực rồi.Trước tận thế tuy Nhật Bản không được cho phép có được hàng không mẫu hạm cùng vũ khí hạt nhân, nhưng mà đội tự vệ của bọn họ có được chiến xa và xe tăng hiện đại, trực thăng vũ trang cũng có không ít.Tuy bộ đội này bao vây gia tộc Tân Tỉnh nhưng không có giết vào gia tộc Tân Tỉnh, chỉ giằng co với Vũ Điền Chân Ý ở cửa ra vào.Đúng lúc này Nhạc Trọng đi ra khỏi biệt thự của gia tộc Tân Tỉnh và nhìn đám quân đội kia quát lên.- Các người có ý gì?

Là muốn khai chiến sao?Một bước kia binh doanh chiến sĩ nhìn Nhạc Trọng, người trong lòng người rùng mình, nhịn không được cầm trong tay súng trường chỉ vào Nhạc Trọng.

Bọn hắn trực giác cảm thấy cái kia nam nhân cực kì khủng bố.Nhạc Trọng hai mắt phát lạnh cầm lấy Hắc Nha Đao về to lớn bước lên phía trước, một cổ sát khí khủng khiếp phóng lên trời:- Các người ai dám chỉa súng vào tôi, là muốn ép tôi đại khai sát giới sao?

Tốt!

Vậy tôi giết cho thống khoái!Thời điểm này có hơn mười người của gia tộc Đảo Tâm nhìn thấy Nhạc Trọng dùng khí thế bức bách, đúng là muốn lui ra sau một bước, sắc mặt sợ tới mức tái nhợt.Đúng lúc này Điền Gian Tứ Lang đầu đầy mồ hôi lớn tiếng kêu lên:- Dừng tay!Nhạc Trọng đại nhân, chúng tôi không có ác ý!

Xin ngài gắng giữ tỉnh táo.Điền Gian Tứ Lang tinh tường Nhạc Trọng khủng bố.

Cao thủ của gia tộc Tân Tỉnh nhiều như mây, lại bị Nhạc Trọng dẫn người dễ dàng công phá, ngay cả Bản Mộc Sử Lang cũng bị Nhạc Trọng một đao chém giết.

Cường giả như vậy còn có nhiều át chủ bài, cho dù có thể trấn áp thì Anh Điền Trấn cũng biết tổn thất thảm trọng.Nếu như chuyện như vậy xảy thì Điền Gian Tứ Lang biết rõ Đảo Tân Cửu Nghĩa không tha cho hắn.

Về phần xuất động tinh nhuệ cũng là giương oai phủ đầu với Nhạc Trọng mà thôi, biểu hiện ra thực lực của gia tộc Đảo Tân, gia tộc Đảo Tân lúc này không thật nguyện ý là địch với Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 739: Kết Minh. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Họng súng chỉa xuống dưới!Điền Gian Tứ Lang quát lớn.Lúc này doanh chiến sĩ kia lập tức chỉa súng xuống đất.- Hừ!Nhạc Trọng hừ lạnh một tiếng lúc này mới đem Hắc Nha Đao giắt vào lưng.

Hắn cũng không có ý tử chiến với gia tộc Đảo Tân.Dù sao nếu là song phương đánh nhau, trừ Nhạc Trọng ra những người còn lại chỉ có đường chết.Điền Gian Tứ Lang nhìn qua Nhạc Trọng cung kính nói:- Nhạc Trọng đại nhân, gia chủ muốn gặp ngài, xin đi theo tôi!Trăm nghe không bằng một thấy, Điền Gian Tứ Lang nhìn thấy Nhạc Trọng hung hãn ương ngạnh như thế, hắn cũng trở nên cung kính.

Người Nhật Bản thực chất bên trong chính là dám bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh.

Nước Mỹ ném hai quả bom nguyên tử xuống lãnh thổ của bọn họ, bọn họ trở nên trung thành như tay sai của người Mỹ.

Ít nhất trước khi nước Mỹ suy yếu thì bọn họ sẽ trung thực làm tay sai của nước Mỹ, đương nhiên nếu nước Mỹ suy yếu, bọn họ nhất định nhắm chuẩn thời cơ mà cắn một cái.Gia tộc Đảo Tân ở sâu trong Anh Điền Trấn, ở một tòa kiến trúc to lớn rộng mấy mẫu.

Nhật Bản không ít hào phú đều muốn thành lập cơ ngơi to lớn.

Đương nhiên ở Tokyo tấc đất tấc vàng thì không thể xây dựng như vậy được, nhưng mà một ít thị trấn nhỏ thì có hào phú thích xây dựng như vậy.Được Điền Gian Tứ Lang dẫn dắt, Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử xuyên qua tầng tầng hành lang gấp khúc đi vào sâu trong một khu nhà cao cấp.Trong một đại sảnh nhỏ, một nam tử chừng năm sáu mươi tuổi mặc kimono cắt tóc ngắn, thân thể vẫn còn khỏe mạnh ngồi trên Tatami.

Bên người nam tử trung niên này có một mỹ nữ trẻ tuổi mặc kimono mái tóc đen như thác nước đang ngồi cạnh.Lão giả kia nhìn thấy Nhạc Trọng trong mắt hiện ra ý cười, nói:- Tôi là Đảo Tân Cửu Nghĩa.

Nhạc Trọng, thật cao hứng có thể nhìn thấy anh, mời ngồi.- Ngài khỏe!Nhạc Trọng nhìn qua kẻ thống trị cao nhất của gia tộc Đảo Tân và mỉm cười ngồi xuống.

Hắn cũng không thói quen ngồi quỳ như người Nhật Bản.- Thỉnh dùng!Mỹ nữ mặc kimono đem trà mời Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử.- Cảm ơn!Nhạc Trọng tiếp nhận chén trà và tiện tay đặt xuống.

Mặc dù sức sống thân thể của hắn cao, nhưng cũng không phải bách độc bất xâm.

Ở trong tận thế có rất nhiều thực vật biến dị độc tính rất mạnh, cho dù Nhạc Trọng ăn vào vẫn chết như thường.Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn qua nữ tử trẻ tuổ mặc kimono kia:- Đây chính là con gái tôi, Đảo Tân Mỹ Nại, Mỹ Nại, đi bái kiến chồng đi!Đảo Tân Mỹ Nại đi tới trước người Nhạc Trọng và thập phần ưu nhã quỳ rạp trên đất hành đại lễ với Nhạc Trọng, tràn ngập giáo dưỡng nói ra:- Nhạc Trọng đại nhân, tiểu nữ tử bất tài, sau này xin ngài chỉ giáo nhiều hơn!- Tốt!

Đứng lên đi!Nhạc Trọng nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại khẽ gật đầu, sau đó quay đầu nhìn qua phía Đảo Tân Cửu Nghĩa:- Gia chủ Đảo Tân, ngài lần này gọi tôi tới có chuyện gì trọng yếu sao?Đảo Tân Mỹ Nại yên lặng đứng dậy ngồi quỳ bên người của Nhạc Trọng, giống như người vợ của Nhạc Trọng vậy.

Nàng đã trải qua giáo dục hài lòng, thập phần rõ ràng hiện tại mình nên làm những gì.Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn Nhạc Trọng và lộ ra nụ cười hòa ái thân thiết.- Còn gọi tôi là gia chủ Đảo Tân sao?

Anh bây giờ nên gọi tôi là nhạc phụ.Nhạc Trọng cười nói:- Gia chủ Đảo Tân, tôi thấy sau này cử hành hôn lễ gọi vậy mới tốt.Tuy đây là quan hệ thông gia chính trị, thế nhưng bảo Nhạc Trọng trong một thoáng mà gọi người xa lạ là nhạc phụ thì không quen được.Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn Nhạc Trọng trên mặt vui vẻ thu lại và nghiêm túc nói:- Như vậy cũng được.

NHưng mà Nhạc Trọng, cho dù chuyện gì cũng có nguyên nhân, anh vừa tới đã diệt gia tộc Tân Tỉnh, làm được thật sự là quá phận.Nhạc Trọng bất động thanh sắc hỏi:- Chuyện đã xảy ra.

Gia chủ Đảo Tân, ngài có ý định gì không?Đảo Tân Cửu Nghĩa mang theo nụ cười thân thiết, nói:- Gia tộc Tân Tỉnh là lực lượng trọng yếu của gia tộc Đảo Tân.

Tang thi của huyện Tà Mã không lâu sau sẽ tấn công Anh Điền Trấn.

Mất đi gia tộc Tân Tỉnh thì với chúng tôi là tổn thất lớn.

Nhạc Trọng, tôi hi vọng anh nên mang theo bộ hạ tới giúp thủ giữ Anh Điền Trấn.

Chỉ cần anh đáp ứng thỉnh cầu này, chuyện trước kia tôi chỉ xem như hiểu lầm.Gia tộc Tân Tỉnh bị Nhạc Trọng tiêu diệt, Đảo Tân Cửu Nghĩa tự nhiên trong nội tâm tràn ngập phẫn nộ, thế nhưng mà hắn với tư cách gia chủ Đảo Tân sẽ không bị tức giận làm mờ con mắt.

Hơn nữa chỉ cần có thể đem Nhạc Trọng lôi kéo tiến vào gia tộc Đảo Tân, thực lực gia tộc Đảo Tân sẽ tăng lên trình độ khủng bố.

Chỉ cần sống qua lúc tang thi công thành, bọn họ có thể thong dong mở rộng thế lực ra chung quanh.Trong thời điểm mấu chốt này, Đảo Tân Cửu Nghĩa thật sự không muốn đối địch với cường giả như Nhạc Trọng này làm cái gì.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ đưa ra điều kiện bản thân:- Có thể, nhưng mà tôi muốn toàn bộ người Hoa trong gia tộc Đảo Tân.Sau khi đi tới Nhật Bản, Nhạc Trọng tuy thu Vũ Điền Chân Ý, Quý Minh Hòa Nhất là bộ hạ, nhưng mà bọn họ không đạt được tín nhiệm của hắn.Nhạc Trọng cũng không có năng lực nhìn thấu nhân tâm, nhưng mà hắn biết rõ ràng.

Những bộ hạ Nhật Bản này chỉ khiếp sợ thực lực của hắn mà phục tùng thôi.

Nếu như xảy ra vấn đề gì, chỉ sợ những bộ hạ Nhật Bản này sẽ phản hắn đầu tiên.

Hắn lúc này mới cần người Hoa còn sót lại trong gia tộc Đảo Tân.Đảo Tân Cửu Nghĩa trong mắt hiện ra thần sắc cổ quái, nói:- Người Hoa sao?

Có thể!

Tôi sẽ mang qua cho anh.

Mỹ Nại, con dẫn anh ta đi tới chỗ người Hoa sống sót đi.Đảo Tân Mỹ Nại mang theo làng gió thơm đi qua bên cạnh Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ưu nhã hoàn cười nói:- Vâng.

Phụ thân đại nhân!

Phu quân đại nhân, xin ngài đi theo tôi.Nhạc Trọng nhìn Đảo Tân Mỹ Nại và mỉm cười đi theo nữ hài xinh đẹp này ra ngoài.Nhạc Trọng cùng Tỉnh Điền Kinh Tử vừa rời khỏi gian phòng kia, Đảo Tân Cửu Nghĩa trên mặt biến thành âm trầm, trên mặt vặn vẹo và biến thành thần sắc hung tàn.Qua một hồi lâu, Đảo Tân Cửu Nghĩa sắc mặt mới khôi phục như thường, hắn nhìn qua đoàn bóng mờ nói:- Sơn Điền đâu?Từ trong một góc tối có một bóng đen toàn thân mặc đồ đen, chỉ lộ ra hai con mắt, giống như Ninja trong truyền thuyết, nam tử này xuất hiện trước người Đảo Tân Cửu Nghĩa.

Người này giống như Ninja lại là thích khách vương bài của gia tộc Đảo Tân, là người tiến hóa nhanh nhẹn đẳng cấp 58, Sơn Điền Nhất Mã.Sơn Điền Nhất Mã chính là người mạnh nhất trong gia tộc Đảo Tân, vì gia tộc Đảo Tân trong tận thế đạt được công lao to lớn.Sơn Điền Nhất Mã dùng ngữ khí âm lãnh nói ra:- Đại nhân!

Hắn rất mạnh!

Hơn nữa thời khắc nào cũng bảo trì cảnh giác, không hề sơ hở.

Nếu như đánh nhau chính diện, Tôi nhiều nhất chí kiên trì được năm phút đồng hồ.

Chẳng qua nếu như ám sát, tôi có ba thành nắm chắc giết hắn!- Ba thành nắm chắc?

Quá ít!Đảo Tân Cửu Nghĩa nhướng mày, hắn không thích Nhạc Trọng là người có lực lượng lại không bị khống chế.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 740: Kết Minh. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSơn Điền Nhất Mã đối với Nhạc Trọng đánh giá cực cao:- Đây là do hắn túng dục quá độ, buông lỏng nhất thời mới khiến tôi có ba thành nắm chắc.

Nếu như hắn vẫn bảo trì cảnh giác, tôi thậm chí không cách nào tiếp cận hai mươi mét quanh người của hắn.Sơn Điền Nhất Mã ám sát vô số cường giả, tiêu diệt qua rất nhiều biến dị thú, tang thi cao cấp mới có thể tinh tường cảm giác được trong người Nhạc Trọng ẩn chứa lực lượng khủng bố.

Đó là do Sơn Điền Nhất Mã trải qua vô số lần chém giết sống chết rèn luyện thành bản năng.Đảo Tân Cửu Nghĩa phất phất tay:- Lui ra đi!- Dạ!Sơn Điền Nhất Mã chợt chậm rãi đi vào trong bóng tối biến mất không còn gì nữa.Đảo Tân Cửu Nghĩa đè cái nút bên người xuống, không lâu một nữ nhân mặc kimono tướng mạo xinh đẹp đi tới trước mặt của hắn.Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn qua nữ nhân xinh đẹp này chậm rãi nói:- Nhân Tử, truyền mệnh lệnh của tôi!

Bảo tất cả người của gia tộc Đảo Tân không được đi đắc tội Nhạc Trọng nam nhân này.

Tận lực giao hữu với hắn.Nữ nhân xinh đẹp trước mặt tên là Tỉnh Hòa Nhân Tử, là một trong những mỹ nữ mà Đảo Tân Cửu Nghĩa thu thập trong tận thế, nàng thập phần đoan trang hiểu lễ, cũng đảm nhiệm chức quản gia của Đảo Tân Cửu Nghĩa.- Dạ!Tỉnh Hòa Nhân Tử cung kính đáp sau đó lui ra ngoài.- Đã không cách nào là địch, như vậy tốt nhất nên là bằng hữu với hắn.Tỉnh Hòa Nhân Tử lui ra sau, trong phòng chợt truyền tới âm thanh trầm trọng của Đảo Tân Cửu Nghĩa.Trước một gian nhà kho biến thành nhà giam, ba mươi tên người Nhật Bản vác súng trên vai, đạn lên nòng phòng ngự ở đây.- Bò nhanh lên!Bò nhanh lên!- Đclmm!Nhất Tử, bảo mẹ của mày bò lên đi!

Nếu không bò lên thì mày không có gì ăn đâu."..."

Một tên người Nhật Bản kêu gào cuồng tiếu thì có sáu nữ nhân thân thể trần trụi, trên người vết thương chồng chất bò trên mặt đất như chó, không ngừng bò lên phía trước.Ở chung quanh là ngục giam hơn hai trăm người Hoa sắc mặt chết lặng.Trong ngục giam này đang diễn ra lệ cũ là con chó mẹ đi bộ, nữ nhân nào bò lên trước tiên sẽ nhận được thức ăn của chó và nước không sạch sẽ.

Mà bốn người còn lại chỉ đạt được chút thức ăn và nước mà thôi.Những tên người Nhật Bản điên cuồng cười to, một nữ nhân thân thể trần truồng bò lên cắn lấy sợi dây trắng, sau đó chán nản ngã nhào trên mặt đất.

Nàng miệng lớn thở hổn hển dùng tiếng Nhật gian nan nói:- Nước!

Đồ ăn!Một gã người Nhật Bản trong mắt hiện ra hung quang đá lên người nữ nhân trần trụi, làm nữ nhân này bay ra xa hai mét, sau đó cởi quần, lộ ra thứ đồ vật xấu xí của hắn và tiểu:- Thối biểu tử!Mày bò nhanh như vậy a!

Hại tao thua một điếu thuốc!

Mày muốn nước à!

Tao cho mày, há miệng ra!

Uống cạn đi!Nữ nhân người Hoa kia lúc này há miệng ra uống nước tiểu của tên này.Tên người Nhật Bản tướng mạo xấu xí kia lúc này cười to lên:- Ha ha ha!

Mọi người xem, nữ nhân này vậy mà uống nước tiểu!Thật đúng là đê tiện mà!

Đồ đê tiện thật nhiều!

Giống như chó nhưng còn tiện hơn cả chó!

Ha ha!Đám người Nhật Bản còn lại cười ha ha, cưỡng hiếp nữ nhân, tra tấn người khác chính là niềm vui của bọn chúng.

Ở trong tận thế, rất nhiều người đều điên cuồng.Nghe được tiếng cười nhạo chung quanh, Kim Lệ là nữ nhân uống nước tiểu, nàng là một sinh viên Thượng Hải hâm mộ văn hóa Nhật Bản.

Nàng cho rằng người Nhật tố chất cao hơn người Hoa, một lòng chỉ muốn gả cho người Nhật Bản.

Tốt nghiệp xong thì nàng liền tới Nhật Bản là thiên đường trong lòng nàng, muốn lấy một tên chồng người Nhật.Nhưng mà người chồng Nhật Bản nhanh chóng lừa gạt tiền tài của Kim Lệ, còn đem nàng là nữ nhân lẻ loi một mình bán vào trong một tập đoàn tình dục.

Kim Lệ từ nay về sau biến thành kỹ nữ thấp hèn mà ai cũng làm chồng được.Sau tận thế, vô số tang thi hoành hành, Kim Lệ dựa vào bán đứng thân thể mà phụ thuộc cường giả, may mắn sống quá một thời gian ngắn sau đó rơi xuống gia tộc Đảo Tân và biến thành đồ chơi trong địa ngục trần gian này.Năm tên người Nhật Bản lại trực tiếp cởi quần ra cưỡng hiếp đám nữ nhân kia.- Mày tới đây cho tao!Một gã Nhật Bản nhìn qua đám người Hoa một hồi, đột nhiên con mắt sáng ngời trực tiếp cầm lấy một tiểu hài tử chừng mùi một mười hai tuổi, mặt mũi tràn đầy tro bụi, đầu tóc rối bời, trên người tỏa ra mùi thúi.- Thả con của tôi ra!Một nam tử trung niên người Hoa lập tức hai mắt đỏ thẫm rống lớn đẩy tên Nhật Bản kia ra.- Khốn kiếp, đi chết đi!Tên người Nhật Bản kia giận dữ cầm bán súng đập lên người gầy gò đơn bạc của nam nhân trung niên kia, làm nam nhân trung niên này đau đớn ngã quỵ xuống đất.- Ba ba!Tiểu hài tử bị tên Nhật Bản bắt lập tức thê lương kêu to lên.- Đi chết đi!Tên nam nhân Nhật Bản cười tàn nhẫn và cầm lấy lưỡi lê đâm thủng bụng của nam tử trung niên kia, giết chết người này.Tiểu hai tử ánh mắt to xinh đẹp đỏ thẫm khóc lớn lên và kêu khóc giãy dụa ra khỏi tay của tên Nhật Bản, sau đó nhìn qua trung niên kia kêu to lên.- Ba ba!Ba ba!Ba ba!Không muốn!Nam tử trung niên bị lưỡi lê đâm thủng bụng lúc này nhìn qua tên Nhật Bản và giơ tay lên như muốn bắt lấy cái gì đó, hắn nhìn thật sâu qua con của mình, hắn thầm nghĩ trước khi chết phải nhìn con mình thật kỹ.- Ba ba!

Ba ba!Ba ba!Đứa bé kia hai mắt đỏ thẫm lớn tiếng kêu khóc giãy dụa như con thú bị thương, nàng kêu khóc âm thanh vô cùng thê lương, làm cho người ta chua lòng xót dạ.Hơn hai trăm người Hoa kia lập tức cúi đầu xuống không đành lòng nhìn qua cảnh thê lương này.

Đám người Nhật vô cùng hung tàn, nếu bọn họ dám nói một câu, tuyệt đối sẽ bị giết chết.

Ở trong tận thế mạng người tiện như con kiến.

Tại Nhật Bản, mạng của người Hoa còn không bằng heo chó.Nước Nhật này trước tận thế cánh hữu bành trướng lên dữ dội, mà trong xã hội cũng có rất nhiều người chén ghét người Hoa.

Làm việc gì cũng phân theo tầng lớp.

Nhưng mà trước tận thế còn có dư luận giám sát, trật tự còn không có sụp đổ, bọn họ hiển nhiên không dám làm quá phận.Nhưng mà sau tận thế thì người Hoa ở Nhật là đồ đê tiện nhất, như là con sâu cái kiến.

Những người Nhật kia với đồng bào của mình đã hung tàn, với người Hoa còn hung tàn hơn thật nhiều.- Con chó, chết đi!Tên người Nhật kia nhìn qua tiểu hài tử trong tay của mình kêu khóc giãy dụa như con thú bị thương, có chút hưng phấn liếm liếm bờ môi sau đó chỉa súng vào đầu của nam tử trung niên và bóp cò.Phanh!Nương theo một tiếng súng nổ vang, tên nam tử trung niên kia mi tâm xuât hiện lỗ máu, hai mắt của hắn mất đi thần thái, ngã nhào trên đất.

Nhưng mà hai mắt vô thần vẫn nhìn chằm chằm vào hướng kia.- Ba ba!Đứa bé kia nhìn thấy ba ba của mình chết thảm thì tâm linh hoảng loạn kêu khóc dữ dội, hai mắt giống như mất đi thần thái, giống như con rối không có linh hồn không ngừng giãy dụa.- Ha ha ha ha!05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 741: Tiểu Quỷ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTên Nhật Bản kia cất tiếng cười to cầm khẩu súng trường trong tay xé rách quần áo của tiểu hài tử.Phanh!Tên người Nhật Bản kia vừa đụng vào người tiểu hài tử, nương theo đó là một tiếng súng vang lên, tay của tên người Nhật Bản kia nổ tung.- Ah!!

Ah!Tên người Nhật Bản kia nhìn qua bàn tay và vô cùng thống khổ.Âm thanh súng nổ bên ngoài vang lên, những tên nam nhân người Nhật đang chơi gái lập tức cảnh giác lên, cầm súng quay người lại nhìn qua bên ngoài.Ở cửa ra vào, Nhạc Trọng vẻ mặt băng hàn đi vào trong.Nhạc Trọng nhìn qua mấy tên Nhật Bản và lạnh lùng nói:- Buông súng hoặc là chết!Đảo Tân Mỹ Nại từ bên người của Nhạc Trọng đi qua vài bước và quát lớn lên.- Tôi là công chúa gia tộc Đảo Tân Đảo Tân Mỹ Nại, tôi lệnh cho các người buông súng xuống.

Vị đại nhân này là hôn phu của tôi, cũng là chủ nhân tương lai của các người, buông súng xuống.Tuy Đảo Tân Mỹ Nại ở bên người Nhạc Trọng thoạt nhìn giống như tiểu thư khuê các dịu dàng, trên thực tế nàng là nữ sinh vô cùng xuất sắc.

Nếu như nàng không phải nữ nhân, Đảo Tân Cửu Nghĩa tuyệt đối sẽ cho nàng làm người thừa kế gia tộc Đảo Tân.

Nàng cảm giác được Nhạc Trọng nếu tức giận sẽ giết sạch đám người Nhật này.Dưới mệnh lệnh của Đảo Tân Mỹ Nại thì mấy tên lính người Nhật lập tức hai mắt nhìn nhau sau đó chỉa súng xuống.

Bọn họ cũng không dám kháng lệnh công chúa gia tộc Đảo Tân.- Ngu xuẩn!Đi chết đi!Tên bị Nhạc Trọng một súng bắn vào tay lúc này vô cùng tức giận lập tức chỉa súng qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng hời hợt duỗi bàn tay ra dùng lực đánh vào mặt của tên Nhật Bản này, làm cho tên này giống như giẻ rách bay ra sau hắn tiến lên lên một bước dẫm mạnh lên lưng của tên người Nhật này như ngọn núi đè.Nhạc Trọng qua tiểu hài tử dáng người thấp bé, tứ chi hết sức nhỏ giống như gió mạnh thổi là bay, nói:- Tiểu quỷ!

Em có muốn báo thù cho ba ba không?Tiểu hài tử mười một mười hai tuổi cũng đã hiểu được cừu hận, hai mắt vốn hoàn toàn mất đi thần thái thoáng cái khôi phục ánh sáng, phúc chí tâm linh quỳ gối trước người Nhạc Trọng và lập tức nói tiếng Trung.- Muốn!Cháu muốn báo thù!Cháu muốn báo thù!Thúc thúc!Van cầu ngài giúp cháu báo thù!Nhạc Trọng đem một khẩu súng ngắn 54 đặt trước người tiểu quỷ, nói:- Chỉ cần em nguyện ý thề thuần phục anh, cây súng này là của em!

Cầm nó chỉ vào cừu nhận của em bóp cò, nguyện vọng của em sẽ được thực hiện.Tên tiểu quỷ tiếp nhận súng ngắn của Nhạc Trọng đưa qua và đi tới bên người tên người Nhật kia.- Khốn kiếp!

Các người muốn làm gì?Nhìn thấy tiểu quỷ cầm súng đi qua tên người Nhật kia, đám người Nhật bên cạnh giơ súng lên.

Bọn họ không muốn nhìn thấy đồng bạn của mình bị bắn chết.Tay của Nhạc Trọng lột một cái giống như ảo thuật, một khẩu súng hiện ra, một phát đạn bắn xuyên qua đầu của mấy tên người Nhật.Đám người Nhật trên đầu có lỗ máu, biến thành thi thể té xuống đất.Đảo Tân Mỹ Nại nhìn thấy trong chớp mắt mười tên lính Nhật bị Nhạc Trọng giết chết mặt biến sắc, thoáng cái quỳ gối trước người Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Dừng tay!

Phu quân đại nhân, xin ngài bớt giận!Xin ngài bớt giận!Những lính Nhật này đều là người gia tộc Đảo Tân, chết trong tay của Nhạc Trọng sẽ làm suy yếu lực lượng của gia tộc Đảo Tân.

Hơn nữa trọng yếu nhất là Đảo Tân Mỹ Nại không hy vọng nam nhân khủng bố trước mặt xung đột với gia tộc Đảo Tân.Nhạc Trọng trong nháy mắt bắn chết mười tên người Nhật đã chấn nhiếp đám người còn lại, ánh mắt bọn họ sợ hãi lui ra xa khỏi Nhạc Trọng, không dám có di động chút nào.Nhìn thấy mấy tên người Nhật Bản bị chấn nhiếp, Nhạc Trọng lúc này mới ngừng bắn, đem ánh mắt nhìn qua tiểu quỷ.- Súc sinh!

Đi chết đi!Tiểu quỷ cầm súng ngắn tràn ngập phẫn nộ đặt lên đầu của tên người Nhật kia và bóp cò.Phanh!Nương theo tiếng súng vang lên, tên người Nhật kia bị bắn vào đầu.Tiểu quỷ lúc này ném khẩu súng ngắn 54 qua một bên sau đó nhào qua bên cạnh ói dữ dội, thế nhưng mà vẻ mặt tiểu quỷ vô cùng quật cường, trong mắt thập phần bất thường hiện ra hào quang khát máu.Sau một khắc, sắc mặt tiểu quỷ tái nhợt oa phun ra từng ngụm nước, nhả nước chua lên đất sau đó ngã xuống, thân thể nhiễm ra đỏ ửng kỳ dị.- Phát sốt?Nhạc Trọng nhìn qua tiểu quỷ như vậy thì tiến lên hai bước thò tay đặt lên trán của tiểu quỷ.Nhạc Trọng ôm lấy tiểu quỷ vừa bẩn vừa thối này giao cho Tỉnh Điền Kinh Tử:- Kinh Tử!

Cô đem tiểu quỷ này đi tắm rửa một chút, sau đó an bài một gian phòng cho tiểu quỷ nghỉ ngơi.

Sau đó cho uống thuốc và ăn đồ ăn.- Vâng!Tỉnh Điền Kinh Tử ôm tiểu quỷ lập tức đi ra ngoài.Xử lý xong cái kia tiểu quỷ về sau, Nhạc Trọng mới quay đầu nhìn cái kia trong ngục giam 200 tên người Hoa người sống sót.Trong hai trăm người Hoa kia nam có nữ có, nam có hơn năm mươi người, còn lại hơn một trăm bốn mươi người đều là nữ nhân, tiểu hài tử.

Ở trong tận thế, dị quốc tha hương, nam nhân càng dễ dàng bị giết, mà nữ nhân chỉ cần không phải quá xấu, đều bị đám người Nhật bắt lại biến thành công cụ tiết dục.Nhạc Trọng nhìn qua hai trăm người Hoa kia thần sắc phức tạp nói:- Tôi là Nhạc Trọng, nếu như các người nguyện ý thuần phục tôi, vậy thì đi theo tôi, chỉ cần các người trung thành và làm việc cho tôi, tôi sẽ cho các người đồ ăn, tôn nghiêm.

Cho các người có tôn nghiêm của người sống sót.

Nguyện ý theo tôi thì lập tức đứng qua trái, không muốn theo đi theo tôi thì đứng tại chỗ, hoặc là đứng bên phải tôi.

Tôi chỉ cho các người hai mươi giây cân nhắc!

20...Nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì hơn hai trăm người Hoa kia thần sắc vô cùng sợ hãi nhìn qua đám người Nhật, trong khoảng thời gian ngắn không dám nhúc nhích.

Sợ có bẫy rập, vừa ra khỏi hang sói thì vào hang hổ.Trong lòng Nhạc Trọng thấy thế có chút trầm xuống, hắn không nghĩ tới người Hoa ở nước ngoài lại hèn nhát như vậy, hắn đến cứu bọn họ, những người này lại không lĩnh tình.- 5!Thời điểm Nhạc Trọng đếm ngược đến 5 thì một tên nam tử trung niên đứng qua bên trái của Nhạc Trọng.

Tên nam nhân hành động đánh tan băng cứng, đứng qua bên trái Nhạc Trọng.- 0!Tính toán hoàn tất, ánh mắt Nhạc Trọng phức tạp nhìn qua đám người Hoa và Kim Lệ đang đứng tại chỗ ngây người hoặc là đứng bên phải của Nhạc Trọng.- Đi thôi!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua đám người Hoa đứng bên tai trái của mình nói ra.Đảo Tân Mỹ Nại đi đến bên người Nhạc Trọng và chỉ vào Kim Lệ và những người sống sót và hỏi Nhạc Trọng:- Những người kia làm sao bây giờ?- Tùy các người xử trí, bọn họ không quan hệ gì tới tôi!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra vẻ lạnh lùng và tàn khốc, nếu những người này nguyên ý làm chó và nô lện của Nhật Bản, hắn cũng không muốn phá hư ý định của người khác.Kim Lệ nhìn qua đám người sống sót đi theo Nhạc Trọng ra ngoài thì đột nhiên thét to lên.- Các ngươi chớ tin hắn.

Tên người Hoa này đang lừa các người đấy!

Chỉ có người Nhật Bản, nhân tài đại đế quốc Nhật Bản đế mới là người tốt.

Người Nhật Bản so với người Hoa còn tốt hơn nhiều.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 742: Năm Tên Người Tiến Hóa.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgười Nhật Bản so với người Hoa còn tốt hơn nhiều chính là tín niệm của Kim Lệ.Nếu như tín niệm này sụp đổ, nàng lúc trước không tiếc bán đứng thân thể đổi lấy cơ hội tốt định cư ở Nhật Bản, cố gắng tìm người Nhật Bản làm chồng và các hành vi khác không còn ý nghĩa gì.

Nàng cho dù biến thành thịt cá của người Nhật cũng muốn duy trì tín niệm này.

Hơn nữa nàng tin tưởng nàng giữ gìn đế quốc Nhật Bản, những người Nhật này chắc chắn sẽ cho nàng đãi ngộ tốt, ít nhất sẽ cho nàng thức ăn và nước sạch.- Khốn kiếp!

Câm miệng!Thối tử!

Đồ thịt đáng chết, ai bảo mày nói lung tung!Một tên người Nhật lập tức hung dữ dùng báng súng đập vào mặt của Kim Lệ.

Hắn thập phần sợ hãi Kim Lệ nữ nhân này làm tức giận Nhạc Trọng, hắn tức giận sẽ giết bọn họ.Kim Lệ thoáng cái ngã xuống đất, hàm răng của nàng bị đánh bay hơn mười cây, tỏ lòng hâm mộ Nhật Bản lại bị đối đãi tàn khốc như vậy, tâm niệm và trụ cột của nàng bị cái báng súng này đánh tan.

Nàng rốt cục hoàn toàn sụp đổ biến thành một người điên, máu miệng chảy ròng và lầm bầm.- Người Nhật Bản...

Cao quý, tôi phải gả cho người Nhật...- Cứu tôi!Nhạc Trọng!Tôi nguyện ý đi theo anh!- Tôi nguyện ý thuần phục anh, cứu tôi!"..."

Những người do dự muốn thuận theo người Nhật nhìn thấy kết cục của Kim Lệ thì thoáng hoảng sợ.Nhạc Trọng nhìn qua đám người Hoa còn lại và lạnh lùng nói:- Mỗi người chỉ có một cơ hội mà thôi, các người không biết quý trọng thì đừng trách tôi.- Đi thôi!Nhạc Trọng quay người cùng Đảo Tân Mỹ Nại và đám người Hoa nguyện ý thuần phục đi ra ngoài.

Những người thuần phục Nhạc Trọng đi theo sát Nhạc Trọng và sợ hắn vứt bỏ lại.

Tại Nhật Bản, bọn họ sẽ giống như Kim Lệ kia.- Ha ha!Bò xuống, nhếch mông lên!Nhạc Trọng vừa rời khỏi ngục giam, những tên người Nhật còn sông sót kia đã chuyển trọng tâm qua đám người Hoa còn sót lại trong ngục giam.

Bọn họ muốn đem lửa giận của mình hoàn toàn phát tiết lên người đám người này, chỉ có tra tấn những kẻ yếu mới có thể làm cho bọn họ có cảm giác được sống.Đảo Tân Mỹ Nại là thiếu nữ làm việc giỏi dang an bài Nhạc Trọng cùng hơn trăm người hoa sống sót kia vào một ký túc xá, hơn nữa an bài người đem nước trong và bánh mì cao cấp cho đám người này.Những người Hoa sống sót được uống nước trong và bánh mì cao cấp, lúc này mừng rơi nước mắt.

Tuy chỉ có nước và bành mì, nhưng mà đối với bọn họ mà nói đây là mỹ vị.

Phải biết rằng bọn họ ở trong ngục giam của người Nhật chỉ được uống nước đục, thậm chí là đám người Nhật kia vũ nhục pha nước tiểu vào, ăn lương thực toàn là đồ quá hạn có mùi.Nhạc Trọng nhìn qua tên nam tử nguyện ý đầu nhập vào hắn đầu tiên, hỏi:- Anh tên gì?

Trước tận thế làm nghề gì?Tên nam tử kia tướng mạo bình thườn và mang trên người khí chất của thành phần tri thức.

Hắn nghe được Nhạc Trọng hỏi thì vội vàng nói:- Đại nhân, tôi tên Hoa Thiên Cương!

Trước khi thế giới biến dị thì tôi là kỹ sư cao cấp trong lĩnh vực quang điện tử.- Kỹ sư cao cấp tron lĩnh vực quang điện tử?Nhạc Trọng nhíu mày, đây chính là nhân tài khan hiếm đây, nếu như có nhiều trí thức trong lĩnh vực quang điện tử đầu nhập vào trong học viện nghiên cứu khoa học ở thành phố Quý Trữ, như vậy nghiên cứu chế tạo súng Laser tiến độ tăng lên thật nhiều.Nhạc Trọng hỏi:- Trừ anh ra, còn những người Hoa nào khác biết làm việc trong lĩnh vực quang điện tử không?Hoa Thiên Cương suy tư một hồi lắc lắc đầu nói:- Không có!

Theo tôi được biết, trong người Hoa sống sót chỉ có mình tôi là kỹ sư quang điện tử.Nhạ Trọng nhìn Hoa Thiên Cương gằn từng chữ:- Ân!

Tôi sẽ dạy các người chiến đấu thế nào.

Hiện tại, cho dù trước kia anh là ai, đều phải phát triển trở thành chiến sĩ hợp cách.

Anh đi nói cho bọn họ biết, bảo bọn họ chuẩn bị tâm lý thật tốt.Trong lòng Hoa Thiên Cương rùng mình trả lời.- Vâng!Hoa Thiên Cương thập phần rõ ràng trong tận thế trí thức không bằng nông dân.

Đối với nhà khoa học nhỏ yếu thì chiến sĩ quan trọng hơn.Do dự một chút Hoa Thiên Cương nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đại nhân, còn có một việc tôi muốn nói với ngài!- Nói!Hoa Thiên Cương có chút bất an nhìn Nhạc Trọng nói:- Trong đám người bị gia tộc Đảo Tân bắt, có một gã chuyên gia động lực học, một gã chuyên gia nghiên cứu hợp kim bọc thép bị gia tộc Đảo Tân mang đi.

Không biết tin tức này có tác dụng gì với ngài không?- Động lực học!

Hợp kim bọc thép!

Chẳng lẽ gia tộc Đảo Tân đạt được bản vẽ siêu khoa học sao?Trong lòng Nhạc Trọng nghe vậy cũng rùng mình phỏng đoán.Nhạc Trọng mỉm cười đưa tiến hóa dược tề cho Hoa Thiên Cương:- Tốt!Tin tức này với tôi rất hữu dụng.

Tôi xác nhận trung tâm của anh.

Tôi tuyệt đối không làm anh thất vọng.

Đây là tiến hóa dược tề, sau khi phục dụng thì anh sẽ trở thành người tiến hóa.- Đa tạ Đại nhân!

Tôi nhất định sẽ ra sức cho ngài!Hoa Thiên Cương thập phần rõ ràng Nhạc Trọng muốn giết hắn căn bản không cần đùa nghịch hoa chiêu gì, hắn tiếp nhận tiến hóa dược tề sau đó thi lễ với Nhạc Trọng, hắn tới khu vực quản lý và uống cạn tiến hóa dược tề.Tiến hóa dược tề vào trong bụng, Hoa Thiên Cương cũng lâm vào trạng thái phát sốt.- Kinh Tử!Đây là tiến hóa dược tề.

Sau khi phục dụng sẽ biến thành người tiến hóa.Nhạc Trọng đem Tỉnh Điền Kinh Tử gọi tới và đưa tiến hóa dược tề cho nàng.Tỉnh Điền Kinh Tử nắm chặc tiến hóa dược tề sau đó nhìn qua Nhạc Trọng cảm tạ.- Đa tạ chủ nhân ban thuốc.Trong tận thế này lực lượng cường đại mới là tất cả.

Tỉnh Điền Kinh Tử thập phần rõ ràng tiến hóa dược tề trong tay của mình trân quý thế nào.

Nếu như nàng lấy tiến hóa dược tề bán đi, tuyệt đối có người nguyện ý dùng cả thành trì để đổi.

Người tiến hóa chính là đại danh từ cường đại, vượt hơn xa người cường hóa.Đem tiến hóa dược tề ban cho Tỉnh Điền Kinh Tử xong, Nhạc Trọng lại đem hai lọ tiến hóa dược tề phân biệt giao cho Anh Tỉnh Bạch Tuyết cùng Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ, cho các nàng trở thành người tiến hóa.Hiện tại Nhạc Trọng thập phần thiếu khuyết bộ hạ mạnh mẽ, những tiến hóa dược tề này hắn có năm trăm lọ.

Có thể chế tạo ra năm trăm người tiến hóa.

Nhưng mà bộ hạ trung thành mới là vấn đề lớn nhất.Nhạc Trọng cũng không muốn đem tiến hóa dược tề lãng phí trên người nam nhân Nhật Bản.

Bởi vì hắn rất khó yên tâm tin tưởng một người Nhật Bản.Trong một gian phòng của gia tộc Tân Tỉnh có hai thị nữ mặc kimono đứng hầu hai bên.Nhạc Trọng bước vào trong phòng, đập vào mắt chính là hai tiểu loli trắng trẻo đang quỳ trên đất.- Hoan nghênh chủ nhân về nhà!Những tiểu loli đều là đồ chơi mà Tân Tỉnh Quỷ Vụ cất chứa, mỗi một tiểu loli đều vô cùng xinh đẹp.

Trong đó còn có hai con gái chân chính của Tân Tỉnh Quỷ Vụ đang quỳ, các nàng cũng trở thành chiến lợi phẩm của Nhạc Trọng.Thương Lỵ Á ăn mặc áo sơ mi trắng, váy ngắn màu vàng, tất trắng và giày da giống như con nai nhỏ quỳ trước người Nhạc Trọng và vui mừng nói:- Chủ nhân, ngài trở về!

Chào mừng ngài trở về!Nhạc Trọng nhìn qua những tiểu loli và nói ra:05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 743: Huấn Luyện. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Bảo các nàng lui ra đi!Thương Lỵ Á nhìn qua Nhạc Trọng cười ngọt ngào, sau đó mới xụ mặt ra lệnh cho những tiểu loli khác.- Vâng!

Các người lui ra đi.Dưới mệnh lệnh của Tiểu Thương Lỵ Á thì những tiểu loli này không cam lòng lui ra bên ngoài.

Các nàng tuy tuổi nhỏ, thực sự cảm nhận được tàn khốc trong tận thế.

Nếu như không phụ thuộc cườn giả, các nàng sẽ có kết cục rất bi thảm.Nhạc Trọng đi đến biên giới giường lớn nhìn qua một người nằm trên đó, tiểu nữ hài ngũ quan tinh xảo, lớn lên xinh đẹp thanh tú, làn da tuyết trắng đang nằm trên giường.Nhạc Trọng nhíu mày nói:- Là nữ sao?Thương Lỵ Á nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Vâng!

Nàng là tiểu nữ hài!Tiểu nữ hai trên giường lúc này mở to mắt nhìn qua.

Sau khi nàng mở to mắt nhìn thấy Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng nhạy cảm cảm giác được tiểu nữ hài trên giường khác lạ, ánh mắt của hắn ngưng tụ nhanh chóng hỏi:- Tôi là Nhạc Trọng, em tên là gì?

Ngươi tiến hóa sao?

Thức tỉnh tiến hóa đạt được kỹ năng gì?- Em tên là Phong Vũ Băng.

Em đã tiến hóa, tiến hóa thuộc tính tinh thần, kỹ năng tiến hóa của em là thao túng băng hàn!Phong Vũ Băng nhìn Nhạc Trọng là nam nhân trợ giúp nàng báo thù thì đưa tay lên ngưng kết băng hàn.Nhạc Trọng nhìn Phong Vũ Băng mỉm cười.- Rất tốt!

Vũ Băng từ giờ trở đi em là người của anh.

Anh sẽ huấn luyện em thành chiến sĩ hợp cách.

Em phải biết rằng trên thế giới này nười không có lực lượng sẽ bị người ta chà đạp.

Chỉ có nắm giữ lực lượng mới có thể bảo hộ bản thân mình và người khác.

Phong Vũ Băng là người tiến hóa tự nhiên, tiềm lực tiến hóa của nàng so với người tiến hóa bằng dược tề lớn hơn nhiều.

Hơn nữa người tiến hóa tự nhiên là con cưng của ông trời, thiên tài, chỉ cần trải qua huấn luyện nghiêm khắc, nàng sẽ trở thành một chiến sĩ tinh nhuệ.Phong Vũ Băng nằm ở trên giường nhìn Nhạc Trọng yên lặng gật gật đầu, mạng của nàng là nam nhân này cứu, thù của nàng cũng là nam nhân này giúp báo thù.

Nàng bây giờ không còn gì ở thế giới này, chỉ còn nam nhân này dựa vào mà thôi.Hoa Thiên Cương, Tỉnh Điền Kinh Tử, Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ đã trở thành người tiến hóa và có kỹ năng.

Hoa Thiên Cương là người tiến hóa thuộc tính tinh thần, thức tỉnh kỹ năng sở trường thao túng máy móc, cho dù là máy móc gì cũng thao túng được.

Tỉnh Điền Kinh Tử là người tiến hóa nhanh nhẹn, thức tỉnh kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn cấp hai.

Anh Tỉnh Bạch Tuyết cũng là người tiến hóa nhanh nhẹn, nhưng mà kỹ năng thức tỉnh của nàng rất bình thường, di động cao tốc.

Thiên Dã Ma Mỹ cũng là người tiến hoa nhanh nhẹn, thức tỉnh kỹ năng di động cao tốc.- Chúng ta đã nhận được tin tức của thủ lĩnh.

Trước mắt thủ lĩnh đang ở Nhật Bản huyện Tà Mã.Trong văn phòng chính phủ thành phố Quý Trữ, Vệ Trữ Quốc triệu tập toàn bộ cao tầng và công bố tin tức.Nghe tin tức như thế, tất cả cao tầng trong nội tâm đều buông lỏng một hơi.

Nhạc Trọng chính là thủ lĩnh của bọn họ, cũng là người duy nhất khiến mọi người tin phục, nếu như Nhạc Trọng tử vong, thế lực to lớn mà hắn sáng lập sẽ sụp đổ, thời điểm nghe tin tức Nhạc Trọng còn sống thì dã tâm trong lòng rất nhiều người đã che dấu sâu hoặc cắt đứt.Diêu Diêu vẻ mặt lo lắng trực tiếp hỏi:- Thanh Vũ tỷ hiện tại như thế nào rồi?Đối với Diêu Diêu tiểu loli mà nói, Nhạc Trọng rất trọng yếu, thế nhưng mà Kỷ Thanh Vũ đối với nàng càng thêm trọng yếu.

Kỷ Thanh Vũ vì cứu nàng ngay cả mạng cũng mất.- Theo thủ lĩnh nói Kỷ Thanh Vũ hiện tại bị thương cực kỳ nghiêm trọng, đang tron quá trình chữa thương, muốn chữa tốt cần ít nhất bốn tháng mới được.Vệ Trữ Quốc là một người hiền lành, hắn trừ trung thành và tận tâm với Nhạc Trọng ra thì không dám đắc tội với bất cứ nữ nhân nào của Nhạc Trọng.

Diêu Diêu tuy tuổi còn nhỏ, nhưng mà lớn lên xinh đẹp đáng yêu, chẳng những là người tiến hóa tự nhiên, lại là người đi theo Nhạc Trọng sớm nhất, lúc này làphó đoàn trưởng đặc chiến doanh của thành phố Lũng Hãi, hắn không dám đắc tội cô bé này.Trong tận thế trật tự đổ vỡ, chỉ cần có lực lượng cùng trí tuệ, cho dù là tiểu hài tử cũng trở thành cao tầng.Xa xa nhìn Vệ Trữ Quốc nói thẳng:- Tôi muốn đi huyện Tà Mã.

Vệ Trữ Quốc, tôi muốn một chiến cơ lôi đình tới Nhật Bản.Thực lực Diêu Diêu cường hoành nhưng mà xử sự rât trực tiếp, cũng không biết quanh co lòng vòng cái gì.

Cho dù Vệ Trữ Quốc là thủ lĩnh tạm thời cao nhất của thành phố Quý Trữ, nàng vẫn nói thẳng ra.Vệ Trữ Quốc trực tiếp đồng ý yêu cầu của Diêu Diêu:- Có thể!

Tôi sẽ cho chiến cơ lôi đình tới Nhật Bản.Nhạc Trọng thu được mười hai chiếc chiến cơ lôi đình của Thiên Đường Thần Quốc nhưng mà thiếu nhân tài biết điều khiển, trước mắt tại chiến khu Quảng Tây miễn cưỡng chỉ tìm ra bốn người biết điều khiển chiến cơ lôi đình.

Mà bốn người điều khiển chiến cơ lôi đình đều là người cường hóa có kỹ năng thao túng máy móc.

Chỉ có bọn họ là những người cường hóa mới dễ dàng điều khiển chiến cơ lôi đình.Hồ Nghị vẻ mặt chờ mong nhìn Vệ Trữ Quốc hỏi:- Lão đại có dặn dò gì với chúng ta không?Bởi vì đạn dược tiêu hao quá lớn cho nên hiện giờ đã dừng chiến tranh lại, chỉ còn tiến hành tiêu diệt tang thi chun quanh thành thị mà thôi, chuyện này làm cho Hồ Nghị, Trương Tuyết Vong, Trịnh Minh Hòa cầm đầu quân đội nhất thời rảnh rỗi.

Quân nhân chỉ có chiến tranh mới thể hiện giá trị của mình, bọn họ hy vọng có được công huân.Vệ Trữ Quốc chậm rãi nói:- Thủ lĩnh đưa ra lệnh chúng ta tạm thời nghỉ ngơi trong một tháng, đợi đến lúc súng ống đạn được bổ sung hoàn toàn thì chủ lực sẽ tiến qua phía đông bắc, đả thông chiến khu Hồ Nam với thành phố Lũng Hãi.

Chiến thuật cụ thể do cao tầng chế định ra.Tuy tại Quảng Tây còn có mấy ngàn vạn tang thi uy hiếp, thế nhưng mà Nhạc Trọng chế định mục tiêu chính là thẳng tiến hướng đông bắc.

Một khi đả thông con đường với thành phố Lũng Hãi, thế lực của Nhạc Trọng sẽ nối liền với nhau, lợi dụng đường sắt trợ giúp nhau hình thành thế cục hoàn mỹ.Hiện tại chiến khu Hồ Nam, Quảng Tây vẫn ở trong tình trạng cát cứ, chỉ có đả thông liên hệ với bọn họ, hai căn cứ khoa học kỹ thuật, nhân tài, tài nguyên mới cộng hưởng, hình thành nhất thể.- Vâng!Hội nghị diễn ra không lâu, bốn chiến cơ lôi đình lập tức cất cánh bay thẳng qua hướng Nhật Bản.Trong bốn chiếc chiến cơ lôi đình này có một trăm người cường hóa trên cấp 40, đồng thời trong đó có hai mươi người là người tiến hóa.

Bọn họ đều là chiến sĩ trung thành được Nhạc Trọng bồi dưỡng tỉ mỉ.Đây là lực lượng đáng sợ, bốn chiếc chiến cơ lôi đình và một trăm người cường hóa cao cấp có thể hủy diệt một sư đoàn.Nhạc Trọng mượn radio của gia tộc Đảo Tân đưa tình báo của mình xong, lúc này mới buông lỏng một hơi.

Nhưng mà hắn không có lãng phí thời gian đùa bỡn nữ nhân, mà là bắt đầu hết sức thao luyện những người Hoa mà gia tộc Đảo Tân đưa cho, huấn luyện Tỉnh Điền Kinh Tử, Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ, Viên Thiên Cương.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 744: Huấn Luyện. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSáng sớm ngày mới vừa hiện ra, các thành viên trong ký túc xá lập tức ầm ĩ lên.Tiếng kèn vang lên không dứt, không đến hai mươi giây từ từng gian phòng cả trai lẫn gãi mặc quần áo hoàn tất, lưng cõng một cái boa lớn chạy quanh quãng trường.Tỉnh Điền Kinh Tử, Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ, Viên Thiên Cương, Vũ Điền Chân Ý, Tiểu Thương Lỵ Á, Phong Vũ Băng đều lặng lẽ nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn mọi người ra lệnh:- Vác trang bị lên lưng và xuất phát.Nói xong, Nhạc Trọng lưng cõng phụ trọng một trăm ký chạy đi.Những người còn lại đều mang theo ba lô chạy theo Nhạc Trọng ra bên ngoài.Buổi sáng huấn luyện chạy việt dã mười cây số.

Nếu như trước tận thế, đám ngườ này tuyệt đối không có kiên trì được.

Nhưng mà trogn tận thế dưới uy hiếp của tử vong, bọn họ bộc phát tiềm năng đáng sợ và nghiền ép tiềm lực của mình.Điểm mấu chốt hơn nữa là Nhạc Trọng mỗi ngày huấn luyện sẽ cho bọn họ ăn thịt biến dịt thú cấp ba để khôi phục và bồi bổ thân thể.Sau khi trải qua rèn luyện mười lăm ngày ngắn ngủi, mỗi một người sống sót bị Nhạc Trọng rèn luyện chế đi sống lại, nhưng mà tố chất của bọn họ đã vượt qua tố chất thân thể của bộ đội đặc chủng.

Tất cả là nhờ vào huấn luyện cường độ cao, một phương diện khác là công hiệu thần kỳ của thịt biến dị thú cấp ba.Thương Lỵ Á tiểu loli và đám tiểu loli khác cũng vô cùng chịu khổ.

Nàng không giống những nữ nhân sợ huấn luyện, mà là chủ động yêu cầu gia nhập huấn luyện.

Nàng thập phần khát vọng dùng lực lượng của mình cải biến vận mệnh.

Mà Nhạc Trọng cũng cho nàng cơ hội như vậy.Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ hai nữ nếu bàn về nghị lực so ra còn kém Tiểu Thương Lỵ Á.

Các nàng hai người yếu ớt nhưng đã là người tiến hóa, hơn nữa Nhạc Trọng cường lực yêu cầu, các nàng vốn không muôn tham gia cũng phải tham gia huấn luyện khắc nghiệt.Sau khi trải qua chạy việt dã, Nhạc Trọng liền dẫn những người này đi săn giết tang thi.

Dùng Viên Thiên Cương, Vũ Điền Chân Ý, Phong Vũ Băng, Tỉnh Điền Kinh Tử bốn người làm đội trưởng và lợi dụng trang bị thần ma, làm cho những người bình thường trở thành người cường hóa.Trong tay của Nhạc Trọng có đại lượng trang bị thần ma có được từ Cao Thiên Nguyên cùng với đám người Nhật Bản khác.Dưới huấn luyện nghiêm khắc và cường hóa, hơn trăm người sống sót này trong mười lăm ngày đã trở thành người cường hóa cấp 15.Trong đó Tỉnh Điền Kinh Tử, Viên Thiên Cương, Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Phong Vũ Băng, Thiên Dã Ma Mỹ, Tiểu Thương Lỵ Á toàn bộ đều tấn chức thành người cường hóa cấp 30.Sáu người này có thể nhanh như vậy trở thành người cường hóa cấp 30 nhanh như vậy đó là bởi vì Nhạc Trọng tìm được mấy trăm con tang thi cấp hai chiếm giữ thị trấn nhỏ cho bọn họ tiêu diệt.

Bọn họ mới nhanh như vậy trở thành người cường hóa cấp 30.Chỉ cần có nhiều tài nguyên, có cao thủ trợ giúp, tìm kiếm được thi đàn thì những người bình thường cũng có thể dễ dàng trở thành người cường hóa cấp 30.Tài bồi một người trở thành người cường hóa cấp 30 với Nhạc Trọng mà nói quá dễ dàng, nhưng mà bọn họ muốn đạt tới cấp 40, 50 thậm chí là cấp 60 vô cùng khó khăn.

Dù sao càng tiến lên muốn đạt được cường hóa tăng cấp là quá khó khăn.Cao Thiên Nguyên có thể tùy tiện điều động toàn bộ người tiến hóa là do thế lực của hắn do người tiến hóa tổ kiến mà thành.Một ít trấn nhỏ gần đó, một gã chiến sĩ dưới trướng của Tỉnh Điền Kinh Tử các nàng dẫn dắt săn giết tang thi bên trong.

Nhạc Trọng lẳng lặng đứng bên ngoài.

Trong trấn có tang thi cấp ba bị tiêu diệt, tang thi bình thường căn bản không phải đối thủ của người cường hóa tinh nhuệ.Đột nhiên một tên chiến sĩ chạy tới trước người Nhạc Trọng báo cáo:- Thủ lĩnh, thi đàn động!- Cái gì, thi đàn động?Nhạc Trọng nghe vậy biến sắc nhìn qua đám chiến sĩ bên cạnh ra lệnh.- Truyền mệnh lệnh của tôi, tất cả mọi người lập tức quay về!- Vâng!Tên chiến sĩ kia lập tức chạy đi.Đúng lúc này trên bầu trời có tiếng cánh quạt vang lên, từng chiến cơ lôi đình bay qua bầu trời.- Đó là lôi đình chiến cơ!

Số lượng mười hai chiếc, là củaThiên Đường Thần Quốc!Nhạc Trọng nhìn qua chiến cơ lôi đình và sắc mặt đại biến.Nhạc Trọng đã biết rõ Diêu Diêu mang theo bốn chiên cơ lôi đình bay qua hướng Nhật Bản này.

Đột nhiên thoáng cái có mười hai chiếc chiến cơ lôi đình thì cũn chỉ có Thiên Đường Thần Quốc mà thôi.Nhạc Trọng nhìn qua mười hai chiến cơ lôi đình và nói:- Là hướng huyện Tà Mã gia tộc Đảo Tân!- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Tất cả mọi người lập tức tập hợp điểm số 1.

Không có mệnh lệnh của tôi, không cho phép tự tiện xuất chiến.Nhạc Trọng lưu lại một đạo mệnh lệnh và một mình chạy nhanh đuổi theo đám chiến cơ lôi đình kia.Nhạc Trọng huấn luyện bọn người Tỉnh Điền Kinh Tử lâu cho nên cũng yêu tâm giao lực lượng cho hắn.

Nhưng mà lực chiến đấu hiện tại của hắn thì cho dù Tỉnh Điền Kinh Tử các nàng cũng không phải đối thủ.

Đối mặt với lực lượng vũ trang của Thiên Đường Thần Quốc thì các nàng không chịu nổi một kích.

Một tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc cũng đủ giết sạch mọi người.Nhạc Trọng phát động kỹ năng Ảnh Bộ, tốc độ thoáng cái tăng lên tới cực hạn, siêu việt tốc độ của Thiểm Điện cấp hai, cũng vượt qua chiến cơ lôi đình trên bầu trời.Chiến cơ lôi đình là trực thăng vũ trang loại lớn, lúc phi hành nhanh chóng đạt tới 550 kmTiếng đồng hồ.

Cũng không có vượt qua tốc độ âm thanh, mà tốc độ của Nhạc Trọng nhanh chóng bộc phát đạt tới 700 km.Đương nhiên Nhạc Trọng toàn lực bộc phát tốc độ không có khả năng bền bỉ, hắn dù sao vẫn là sinh vật, hắn toàn lực bộc phát tốc độ nhiều nhất chỉ duy trì được mười phút đồng hồ.

Nhưng mà thời gian truy đuổi không quá xa.Một chiến đấu cơ lôi đình rất lớn, mang theo rất nhiều hệ thống vũ khí, bên trong vô cùng rộng rãi mang được nhiều lính, trên chiến cơ trải thảm Thổ Nhĩ Kỳ, một gã tóc vàng mắt xanh, tướng mạo tuấn lãng, mặc âu phục, thập phần có mị lực uống một ngụm rượu đỏ.Bên người của nam nhân tóc vàng này có hai nữ nhân Nhật Bản mặc sa mỏng, tướng mạo diễm lệ, dáng người đầy đặn, các nàng quỳ ngồi ở trước người của tên tóc vàng này và nhanh chóng bóp chân cho hắn.Sau khi tên nam tử này uống ngụm rượu đỏ, lúc này mới nhìn qua nam nhân trung niên tướng mạo bình thường bên cạnh và hỏi:- Ngải Sa Mạn!

Gia tộc Đảo Tân lão quỷ kia thật sự có hệ thống động lực ROBO-TECH [Phi Thuyền Mẹ] và tầng bọc giáp sao?

Dưới trướng bọn chúng không có người tiến hóa vượt qua cấp 60, làm sao có thể săn giết biến dị thú cấp ba đạt được bản thiết kế chứ?Ngải Sa Mạn đẩy đẩy mắt kính và nói:- Thần sứ điện hạ, trên thế giới này trừ thực lực ra còn có vận khí.

Đảo Tân Cửu Nghĩa vận khí rất tốt, trong tay hắn có hệ thống động lực ROBO-TECH [Phi Thuyền Mẹ] là do hắn mang theo nhiều cao thủ săn giết biến dị thú cấp ba.

Tầng bọc thép bên ngoài là do hắn dùng mười xử nữ xinh đẹp mua lại từ tay một tên cường giả!

Đối với người tiến hóa bình thường mà nói, những bản vẽ này là tấm giấy lộn.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 745: Hung Uy Của Chiến Cơ Lôi Đình.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNam tử tóc vàng trước mặt này là một trong những thần sứ của Thiên Đường Thần Quốc, là người cường hóa cao cấp, là người tiến hóa tinh thần cấp 62.Một nữ tử tóc vàng, mặc màu bạc cận thân chiến đấu bộ chiến đấu phục màu bạc, dáng người gợi cảm nóng bỏng, sóng cả mãnh liệt, tướng mạo diễm lệ, da thịt tuyết trắng, hai chân thon dài giống như con báo cái, nói:- Cầu Lý Tư, gia tộc Đảo Tân như con kiến này thì không cần thần sứ ra tay.

Mình tôi cũng đủ làm cho bọn chúng thành thành thật thật giao bản vẽ ra ngoài.Cầu Lý Tư khinh miệt nhìn Tô San Na và nói:- Tô San Na!

Đảo Tân Cửu Nghĩa không phải đồ đần, cho dù cho hắn mân mê cặp mông lớn và muốn cô làm kiểu chó cô cũng phải làm sao.

Hắn cũng không ngu xuẩn đến mức giao bản vẽ cho cô đâu.

Nhưng nếu cô muốn thì nên quỳ xuống đưa mông cho tôi mân mê, tôi sẽ đem cơ hội lập công này giao cho cô.Tô San Na là con lai giữa người Italia và người Gypsy, nàng cũng không phải là người Italia thuần khiết, tuy nàng là thần sứ nhưng mà địa vị lại là thần sứ cấp thấp nhất.

Địa vị và tài nguyên của nàng đạt được cũng thấp nhất.

Đồng thời còn bị tất cả mọi người khinh miệt.Nữ nhân người Gypsy trong đoạn thời gian thật dài trước tận thế là danh từ chỉ kỹ nữ.

Sau tận thế đại sự gì cũng luận chủng tộc, Thiên Đường Thần Quốc là do người Đức điều hành và đa số người đều theo chũ nghĩa da trắng tối thượng.

Tô San Na là con lai nên bị khinh miệt và xem thường.Đương nhiên Thiên Đường Thần Quốc cũng không phải ai cũng theo chủ nghĩa da trắng tối thượng, nếu không Tô San Na căn bản không có biện pháp trở thành thần sứ, chỉ có thể trở thành kỹ nữ dùng thân thể lấy lòng cường giả mà thôi.Tô San Na nghe vậy hai mắt tràn ngập phẫn nộ nhìn chằm chằm vào Cầu Lý Tư, hai tay của nàng lật một cái, hai khẩu Desert Eagle chỉa qua hắn.- Cầu Lý Tư, mày muốn chọc giận tao thì coi chừng khẩu Desert Eagle nhét vào lỗ đít của mày, bắn nát mông của mày thành thịt nhão.

Sau đó tao sẽ đem con c* vô dụng của mày nhét vào mồm của mày đấy!Cầu Lý Tư cầm ly rượu nhìn qua Tô San Na và âm độc nói mỗi chữ mỗi câu:- Tô San Na, mày là tiện nhân.

Mày đừng cho rằng bò lên giường của mấy lão già thì có thể lên mặt của người khác đấy.

Nếu như mày muốn bị chặt đứt tứ chi, trở thành nô lệ đê tiện nhất thì mày nên tiếp tục chọc giận tao!Tô San Na nghe vậy trong nội tâm hiện ra vẻ hoảng sợ, thoáng cái cắn răng không nói.

Cầu Lý Tư là người Đức chính cống, ở trong Thiên Đường Thần Quốc có sứ đồ làm hậu trường cho hắn.

Cho dù nàng là thần sứ, nếu như Cầu Lý Tư hạ quyết tâm liều mạng bị phạt nghiêm trọng, tuyệt đối có thể chặt đứt tứ chi của nàng và biến nàng thành đồ chơi đê tiện nhất, tra tấn nàng tới chết mới thôi.

Nàng dung mạo xinh đẹp dáng người gợi cảm sẽ chỉ làm những tên biến thái kia ưa thích ngược đãi nhất.

Mà những tên trưởng lão trong Thiên Đường Thần Quốc có dục vọng muốn cưỡi nàng sẽ không vì nàng mà giết Cầu Lý Tư.Ngải Sa Mạn mở miệng điều giải:- Hai vị thần sứ điện hạ, thỉnh bảo trì lý trí cùng khắc chế.

Mời các người liên thủ hợp lực hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Nhiệm vụ lần này thập phần trọng yếu, tuyệt đối không cho phép thất bại.

Nếu như thất bại, chúng ta sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.Cầu Lý Tư khinh miệt hừ lạnh một tiếng:- Hừ!

Một đám con sâu cái kiến có thể làm được khỉ gió gì!Sau đó mười hai chiếc trực thăng bay trên đầu gia tộc Đảo Tân thì đồng thời đội tự vệ của gia tộc Đảo Tân cũng tìm được chỗ che dấu pháo phòng không, pháo phòng không liên tục không ngừng bắn lên bầu trời.Rốt cuộc chiến cơ lôi đình cũng thể hiện uy lực của mình, chúng lập tức bắn ra từng đạn hỏa tiễn vào pháo phòng không của gia tộc Đảo Tân.

Âm thanh nổ tun không ngừng vang lên, lại không có một quả đạn nào bắn trúng chiến cơ lôi đình.Trên mặt đất đại lượng viên đạn bắn lên không trung, một ít viên đạn bắn lên chiến cơ lôi đình nhưng không thể làm gì được.Từng pháo phòng không dưới đất bị hỏa tiễn của chiến cơ lôi đình nhanh chóng bắn trúng và hủy diệt ngay lập tức.Sau khi pháo phòng không bị chiến cơ lôi đình phá hủy hoàn toàn thì không một chiến cơ lôi đình nào bị bắn rơi, cũng chỉ có năm chiến cơ lôi đình bị bắn trúng vài viên đạn không hư hao gì nặng cả.Sau khi phá hủy pháo phòng không và trực thăng vũ trang của gia tộc Đảo Tân, trên bầu trời có hỏa tiễn bắt đầu bắn vào hệ thông phòng nưự của gia tộc Đảo Tân và vang lên tiếng nổ lớn.Trong chiến đấu không tập này, từng xe tên lửa và các khẩu súng máy bị phá hủy, từng chiếc xe tăng, xe bọc thép của gia tộc Đảo Tân cũng trở thành mục tiêu của chiến cơ lôi đình, một quả đạn hoả tiễn từ trên cao bắn xuông trực tiếp đem từng chiếc xe tăng, xe bọc thép bắn thành hỏa cầu.Trong gia tộc Đảo Tân bên kia lâm vào hỗn loạn, vô số người thất kinh chạy ra khắp bốn phương tám hướng.

Mà chiến cơ lôi đình trên bầu trời giống như tử thần thu hoạch tính mạng của người ta, từng viện đạn cơ quan pháo không ngừng bắn xuống.Nhạc Trọng giấu ở trong một rừng cây, hắn nhìn qua mười hai chiến cơ lôi đình trên bầu trời đang tàn sát thì trong lòng tràn ngập kinh hãi:- Binh khí chiến tranh quá đáng sợ.

Đây mới là uy lực chiến cơ lôi đình chính thức.

Thiên Đường Thần Quốc đúng là tổ chức đáng sợ.Nhạc Trọng cũng cướp lấy chiến cơ lôi đình của Thiên Đường Thần Quốc chiến và cũng biết loại vũ khí chiến tranh này vô cùng cường đại.

Nhưng mà bây giờ tận mắt thấy những binh khí chiến tranh đại phát hung uy, hắn lúc này mới chính thức cảm nhận được Thiên Đường Thần Quốc thực lực thật đáng sợ.Thiên Đường Thần Quốc chỉ xuất động mười hai khung chiến cơ lôi đình liền đem thế lực gần hai vạn người sống sót và kế thừa di sản của đội tự vệ Nhật Bản như gia tộc Đảo Tân đánh cho sụp đổ.

Giống như trước tận thế nước Mỹ khi dễ Iraq vậy, lợi dụng trang bị vũ khí tiên tiến tiến hành áp chế địch nhân.Nhạc Trọng ở xa xa nhìn qua chiến cơ lôi đình trên bầu trời:- Thiên Đường Thần Quốc sẽ không vô duyên vô cớ ra tay với một thế lực.

Gia tộc Đảo Tân có lẽ có thứ bọn họ muốn, chẳng lẽ là vì mình hoặc là bản vẽ thiết kế khoa học kỹ thuật?Nhạc Trọng tiêu diệt không ít người của Thiên Đường Thần Quốc và một gã thần sứ, hắn đã kết thâm thù với Thiên Đường Thần Quốc, đối phương phát hiện tung tích của hắn và ngàn dặm đuổi giết cũng không phải là chuyện lạ.Nhạc Trọng phát động kỹ năng tiềm hành thu liễm khí tức lẳng lặng nhìn phương xa.Dưới chiến cơ lôi đình tập kích hung mãnh, huyện Tà Mã rốt cục không ngăn cản nổi mà giương cờ trắng.Ngải Sa Mạn tiếp một điện thoại sau đó nhìn qua Cầu Lý Tư thản nhiên nói:- Có thể!Cầu Lý Tư khinh miệt cười nói:- Những tên Nhật Bản này đúng là không có cốt khí, tôi còn tưởng rằng chúng ngăn cản được lâu đấy chứ!Mười hai chiến cơ lôi đình này hiện giờ lập tức đáp xuống quảng trường và thần sứ đi ra ngoài.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 746: Miểu Sát Cầu Lý Tư. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCầu Lý Tư và tám gã thẩm lí và phán quyết túm tụm đi qua phía gia tộc Đảo Tân bên kia.

Tô San Na là thần sứ nhưng không ngờ lại lưu lại bảo vệ năm chiến cơ lôi đình.Cầu Lý Tư vừa thấy Đảo Tân Cửu Nghĩa thì trần trụi uy hiếp:- Ông chính là Đảo Tân Cửu Nghĩa!

Tôi là thần sứ Thiên Đường Thần Quốc Cầu Lý Tư.

Đem hai tấm bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy giao cho tôi.

Lại dâng cho tôi hai mươi xử nữ xinh đẹp, thề trở thành tổ chức bên ngoài của Thiên Đường Thần Quốc, ông có thể sống sót.

Nếu không hôm nay gia tộc Đảo Tân và người ở đây đều phải chết.- Hòa Ngạn, là mày bán đứng tao?Đảo Tân Cửu Nghĩa nhìn qua một tên nam nhân đứng bên cạnh Cầu Lý Tư và trong mắt hiện ra thần sắc lo lắng.

Tên nam nhân Hoành Điền Hòa Ngạn này là tâm phúc trong tâm phúc của Đảo Tân Cửu Nghĩa, hắn làm sao cũng không nghĩ tới mình lại bị kẻ này bán đứng.Hoành Điền Hòa Ngạn ánh mắt phức tạp nhìn Đảo Tân Cửu Nghĩa và chậm rãi nói:- Gia chủ đại nhân, người Châu Á có câu chim khôn biết chọn cây mà đậu.

Thế giới này trong tương lai sẽ thuộc về Thiên Đường Thần Quốc.

Chỉ có thờ phụng thần chí cao vô thượng, sau khi chết mới có cơ hội tiến vào thiên đường, sẽ không rơi vào địa ngục.

Tôi cũng hy vọng mình sau khi chết sẽ được tiến vào thiên đường chứ không phải dịa ngục.Thế giới sau khi biến dị, âm thanh cao cao tại thượng của thần vang vọng trong đầu của nhân loại, làm cho người tin vào thuyết duy vật đã không còn như trước kia, bắt đầu tín ngưỡng thần.Trong hoàn cảnh này, thế lực tôn giáo nào đó cũng có được sức mạnh vô biên.

Thông Thiên thần giáo, Thiên Đường Thần Quốc chính là dạng thế lực tâm linh tín ngưỡng này.Đương nhiên so sánh với Thiên Đường Thần Quốc thì Thông Thiên thần giáo chính là một thổ dân, con sâu cái kiến.

Cho dù thế lực, lực ảnh hưởng hay đầu độc nhân tâm cũng không cùng cấp độ.Hoành Điền Hòa Ngạn khuyên:- Gia chủ đại nhân, ngài không thể cải lời thần sứ Thiên Đường Thần Quốc thần điện hạ.

Nếu như ngài tiếp tục ngoan cố chống lại, Mỹ Nại công chúa, Chân Tề thiếu chủ, Duy Hương công chúa, Trườn Trì thiếu chủ sẽ vì quyết định của ngài mà chết.

Cho dù ngài chết đi cũng không cách nào giữ được bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy.Đảo Tân Cửu Nghĩa nghe được Hoành Điền Hòa Ngạn nói những cái tên đó thì sắc mặt của hắn giống như già đi hai mươi tuổi, hắn cuối cùng nhất bất đắc dĩ chậm rãi thở dài một hơi nói:- Tôi hiểu rồi!

Tôi sẽ giao bản vẽ!Đảo Tân Cửu Nghĩa đi vào gian phòng và xóc một tấm thảm Tatami lộ ra một cái tủ sắt bảo hiếm và liên tục ấn mật mã mở khóa.

Trong tủ sắt này có hai bản vẽ siêu khoa học kỹ thuật.- Là nó đấy!

Thần sứ điện hạ!"

Đảo Tân Cửu Nghĩa cầu hai tấm bản vẽ này cung kính đưa cho Cầu Lý Tư.

Hắn thập phần rõ ràng, cho dù là thực lực hay là quân đội hắn không cách nào so được với Cầu Lý Tư, nếu ngoan cố chống lại, gia tộc Đảo Tân chỉ sợ sẽ bị giết sạch.Ở trong tận thế, kẻ yếu nhất định phải bảo trì tư thế thật thấp.Cầu Lý Tư tiếp nhận hai bản vẽ giống như đúc, một cổ tin tức khổng lồ tiến vào trong óc của hắn, hắn thoả mãn cười nói:- Không tệ!

Chính là hai bản vẽ này!Đảo Tân Cửu Nghĩa cung kính nói ra:- Hai mươi xử nữ tôi đã sai người đi chuẩn bị rồi.

Kính xin thần sứ điện hạ ngài kiên nhẫn chờ một chút.Dưới trướng gia tộc Đảo Tân có hơn hai vạn người sống sót, tuy xử nữ ở Nhật Bản thật khó tìm, nhưng mà cũng không phải không có, gia tộc Đảo Tân vì lôi kéo cường giả cũng đem xử nữ xinh đẹp như tài nguyên dự trữ.

Muốn tìm hai mươi xử nữ cũng không phải quá khó khăn./- Không cần! !

Mày có thể đi chết rồi!Đúng lúc này, trong mắt Hoành Điền Hòa Ngạn trong hiện ra thần sắc hung tàn và sau đó rút đao nhật bên hông đâm vào người của Đảo Tân Cửu Nghĩa, trực tiếp chém Đảo Tân Cửu Nghĩa thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Đảo Tân Cửu Nghĩa bị chém thành hai đoạn, trên mặt của hắn hiện ra thần sắc không dám tin được, không thể tin được bản thân mình thuận theo cũng bị giết chết.Cầu Lý Tư nhìn qua Đảo Tân Cửu Nghĩa bị chém thành hai đoạn và khẽ chau mày:- Mày nên nhận lấy hai mươi xử nữ xong thì giết nó tốt hơn.Thân thể Hoành Điền Hòa Ngạn khon 45 độ nhìn qua Cầu Lý Tư nói:- Thần sứ điện hạ, tôi cam đoan sẽ dâng cho ngài ba mươi xữ nữ.

Hơn nữa gia tộc Đảo Tân có Đảo Tân Mỹ Nại, Đảo Tân Duy Hương đều là mỹ nhân xuất sắc.

Các nàng với tư cách công chúa của gia tộc Đảo Tân cho nên tố chất cũng khác biệt hơn nữ nhân khác.- Vậy giao cho mày đấy!Cầu Lý Tư ngạo mạn nói xong một câu sau đó quay người đi ra bên ngoài.Đối với cầu Lý Tư mà nói,cho dù là Đảo Tân Cửu Nghĩa hay là Hoành Điền Hòa Ngạn, chỉ cần có thể thỏa mãn dục vọng của hắn là được.

So sánh với Đảo Tân Cửu Nghĩa chưa quen thuộc, hắn càng tín nhiệm Hoành Điền Hòa Ngạn hơn.Thời điểm Cầu Lý Tư vừa mới bước ra khỏi cửa phòng, trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra một dự cảm tử vong cực kỳ mãnh liệt, một cổ sát khí trùng thiên vô cùng mạnh mẽ từ khe cửa truyền tới, trong lòng của hắn tràn ngập kinh hãi, ý đồ phát động hắn kỹ năng.Nhưng mà ánh đao giông như sao băng lóe lên một cái, trong mắt của Cầu Lý Tư chỉ nhìn thấy một ánh đao hiện ra chặt đứt đầu lâu, thủ cấp của hắn rơi xuống đất, trên mặt hiện ra thần sắc kinh ngạc và không dám tin.Người bổ ra một đao đáng sợ đó chính là Nhạc Trọng, một đao của hắn chém giết Cầu Lý Tư xong, thân thủ chụp lấy hai bản vẽ trong ngực của Cầu Lý Tư, chính là bản vẽ hệ thống động lực và bọc giáp bên ngoài của Thiên Không Bảo Lũy.Cầu Lý Tư thực lực rất mạnh, nếu như Nhạc Trọng chính diện chiến đấu với hắn thì cần tiêu hoa thời gian, tinh thần lực, thể lực rất nhiều.

Thế nhưng mà hắn trước ám sát của Nhạc trọng thì không chịu nổi một kích.

Bởi vì hắn là người tiến hóa tinh thần, lực lượng song thuộc tính, sức chiến đấu rất mạnh, nhưng mà năng lực phòng ám sát quá kém.Hoành Điền Hòa Ngạn nhìn thấy Cầu Lý Tư bị Nhạc Trọng một đao chém giết, sắc mặt đại biến, thân hình của hắn chớp động nhanh chóng lao thẳng ra bên ngoài.Hoành Điền Hòa Ngạn vừa mới lao ra khỏi cửa phòng thì lập tức có ánh đao từ cửa phòng lóe lên.

Đầu của Hoành Điền Hòa Ngạn bị một đao kia chém rơi xuống đất, máu tươi bắn tung toe.sNhạc Trọng nhìn qua bóng mờ trong góc kia, hai mắt nhìn qua Sơn Điền Nhất Mã và sát cơ ngưng trọng, nói:- Mày là ai?Sơn Điền Nhất Mã thực lực cường hoành hơn nữa tinh thông ám sát, đối với Nhạc Trọng mà nói cường giả như vậy là địch nhân thì đối với bộ hạ của hắn tuyệt đối là ác mộng.

Trừ bản thân của hắn ra, người bên cạnh hắn không ai ngăn cản được Sơn Điền Nhất Mã ám sát.Sơn Điền Nhất Mã nhìn qua Nhạc Trọng xoay người thi lễ sau đó lui vào trong bóng tối:- Nhạc Trọng đại nhân, tôi không phải là địch nhân.

Tôi là thủ hộ giả của gia tộc Đảo Tân, Sơn Điền Nhất Mã.

Gia chủ Đảo Tân đã chết, tôi phải tiếp tục thủ hộ gia chủ của gia tộc Đảo Tân mới.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 747: Miểu Sát Cầu Lý Tư. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng khẽ chau mày trong nội tâm thầm nghĩ:- Gia tộc Đảo Tân có thủ hộ giả sao?

Đúng là có chút phiền toái.- Phụ thân đại nhân!

Phụ thân đại nhân!Đảo Tân Mỹ Nại và ba đứa con của Đảo Tân Cửu Nghĩa cùng một ít thân thuộc của gia tộc Đảo Tân chạy tới đây.

Bọn họ nhìn thấy Đảo Tân Cửu Nghĩa bị chém thành hai đoạn thì khóc rống lên.Gia tộc Đảo Tân trước tận thế chính là đại gia tộc, sau tận thế, bọn họ cũng dựa vào lực lượng của gia tộc cứu nhiều người của gia tộc ra.- Là mày!

Là mày giết phụ thân của tao đúng không?Đảo Tân Trường Trì tuổi chừng hai mươi mốt gương mặt bình thường đột nhiên hai mắt đỏ thẫm nhìn qua Nhạc Trọng rống lớn:- Nhạc Trọng, mày muốn cướp đi tất cả của gia tộc Đảo Tân đúng không?

Tao cho mày biết, mày vọng tưởng rồi, đồ của gia tộc Đảo Tân chỉ thuộc về người gia tộc Đảo Tân.

Tuyệt đối sẽ không cho người ngoài cướp đi.Nhạc Trọng nhìn Đảo Tân Trường Trì giống như chó điên đang gào thét thì ánh mắt phát lạnh rút Hắc Nha Đao tùy thân ra chỉ vào Đảo Tân Trường Trì lạnh lùng nói:- Thật sự là ngu xuẩn!

Mày đã nói như vậy thì tao nên giết sạch người của gia tộc Đảo Tân đi.

Người chết đầu tiên nên bắt đầu từ mày vậy!Đảo Tân Trường Trì bị Nhạc Trọng nói như vậy thì sợ hãi, hai chân của hắn mềm nhũn, đúng là bị dọa xụi lơ trên mặt đất.- Nhạc Trọng đại nhân!

Xin ngài bớt giận!Một đạo vòi rồng hiện ra, Sơn Điền Nhất Mã xuất hiện trong đại sảnh, quỳ một gối trước người Nhạc Trọng nói:- Trường Trì điện hạ, sát hại chủ nhân gia tộc Đảo Tân chính là Hoành Điền Hòa Ngạn, cũng không phải Nhạc Trọng đại nhân.

Hoành Điền Hòa Ngạn đã đầu nhập vào Thiên Đường Thần Quốc, phản bội gia tộc Đảo Tân.Sơn Điền Nhất Mã thập phần rõ ràng chính mình cùng Nhạc Trọng hai người chênh lệch thực lực quá lớn, nếu như Nhạc Trọng ra tay giết người, ở chỗ này không có ai còn sống sót cả.Đảo Tân Mỹ Nại thoáng cái quỳ gối trước người của Nhạc Trọng sau đó lên tiếng cầu khẩn.- Phu quân đại nhân, xin ngài bớt giận.

Trường Trì đại ca chỉ bị tức giận làm mê hoặc con mắt mà thôi, không nên giận làm gì.- Quản tốt miệng thúi của mày đi!Nhạc Trọng lúc này mới thu Hắc Nha Đao lạnh lùng nhìn Đảo Tân Trường Trì.Đảo Tân nhất tộc là bá chủ của huyện Tà Mã, Nhạc Trọng nếu giết chết toàn bộ thì cả huyện Tà Mã sẽ lâm vào hỗn loạn.

Trong thời gian ngắn rất khó tổ chức lực lượng chống lại quân của Thiên Đường Thần Quốc.Nhạc Trọng nhìn người gia tộc Đảo Tân chung quanh và hùng hổ nói:- Hiện tại tôi tuyên bố Đảo Tân Mỹ Nại trở thành gia chủ gia tộc Đảo Tân, có ai dị nghị không?Người của gia tộc Đảo Tân hai mắt nhìn nhau một chút sau đó trầm mặc.

Bọn họ không muốn buông tha quyền lực của gia tộc Đảo Tân, thế nhưng mà một phương diện Nhạc Trọng bức bách, một mặt khác ở bên ngoài có chiến cơ lôi đình uy hiếp bọn họ, bọn họ chỉ có thể ứng đối mà thôi.Đảo Tân Mỹ Nại có chút sợ hãi cự tuyệt nói:- Phu quân đại nhân, tôi không được!Đảo Tân Mỹ Nại tuy năng lực xuất chúng, thế nhưng mà nàng cho tới bây giờ đều không có được bồi dưỡng làm gia chủ.

Nàng chỉ là đạo cụ giúp Đảo Tân Cửu Nghĩa làm tốt quan hệ thông gia chính trị mà thôi.

Nghe được Nhạc Trọng đột nhiên nói như vậy, nàng thoáng cái sợ tới cực điểm, không biết nên thế nào mới phỉa.Sơn Điền Nhất Mã nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại quỳ gối hành lễ nghiêm nghị nói:- Mỹ Nại công chúa!

Sơn Điền Nhất Mã tôi nguyện ý phụng ngài làm chủ!

Xin ngài kế thừa gia chủ gia tộc Đảo Tân.Sơn Điền gia nhiều thế hệ phụng dưỡng gia tộc Đảo Tân.

Sơn Điền Nhất Mã cũng chỉ phục tùng gia chủ gia tộc Đảo Tân.

Hắn không muốn thần phục Nhạc Trọng, mà muốn cho người của gia tộc Đảo Tân tiếp tục cầm quyền, Đảo Tân Mỹ Nại là lựa chọn tốt nhấ.

Dù sao Đảo Tân Mỹ Nại là một trong những nữ nhân của Nhạc Trọng, hắn có thể thông qua Đảo Tân Mỹ Nại gián tiếp ra lệnh cho mình.Nhạc Trọng vỗ vỗ vai của Đảo Tân Mỹ Nại nói:- Mỹ Nại, em làm được!

Hiện tại em nên tổ chức người trấn áp phần tử bạo loạn trong Anh Điền Trấn đi, chuyện còn lại do anh giải quyết.- Dạ!Đảo Tân Mỹ Nại ôn nhu ứng một tiếng trong mắt đẹp cũng hiện ra một tia dị sắc sau đó lập tức ra lệnh cho người của gia tộc Đảo Tân làm việc.Nhạc Trọng đi nhanh ra bên ngoài, trên bầu trời còn có bảy chiến cơ lôi đình, trên mặt đất cũng có năm chêến cơ lôi đình, hắn phải giải quyết mười hai hung khí chiến tranh này trước.

Nếu không Anh Điền Trấn tuyệt đối không thể nào ngăn được công kích của Thiên Đường Thần Quốc.Ở gần chiến cơ lôi đình, Tô San Na đang lẳng lặng đứng tại chỗ và tức giận lẩm bẩm.- Cầu Lý Tư ngu xuẩn kia đang làm cái gì vậy?

Làm sao mà chậm thế này?

Sẽ không phải là đang chơi nữ nhân đấy chứ?Sương mù quanh quẩn, đem gương mặt xinh xắn của Tô San Na ẩn dấu đi, nàng đột nhiên trong nội tâm nhảy dựng, một cảm giác cực độ không tốt hiện ra trong lòng.Tô San Na là cường giả trải qua vô số lần huyết chiến, nàng vừa cảm thấy nguy hiểm thì lập tức phát động kỹ năng thần tốc cấp hai, bỗng nhiên tốc độ của nàng tăng vọt gấp hai mươi tám lần người bình thường.Thời điểm Tô San Na phát động kỹ năng thần tốc về sau, nàng dùng sức vặn vẹo eo nhỉ giống như rắn nước bước qua bên phải một bước.Phanh!Một viên đạn gai độc bắn vào vị trí của Tô San Na đứng lúc trước, trên đất hiện ra cái động nhỏ.Nếu như Tô San Na chậm hơn nửa bước, đầu của nàng sẽ nổ tung như dưa hấu.Trong lòng của Tô San Na nhảy dựng lên, lập tức nhìn qua vị trí bắn viên đạn gai độc, chỉ thấy Nhạc Trọng hai mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào nàng, đồng thời phất tay trực tiếp tiêu diệt năm tên bộ hạ của nàng.- Nhạc Trọng! !

Mày là Nhạt Trọng giết Đạt Tư!Tô San Na nhìn thấy tướng mạo của Nhạc Trọng tướng thì toàn thân của nàng lạnh buốt, chiến ý hoàn toàn biến mất sau đó nhảy lên chiến cơ lôi đình và ra lệnh cho bộ hạ:- Nhanh cất cánh! !

Nhanh cất cánh!Tên điều khiển kia nói:- Tô San Na điện hạ, Cầu Lý Tư điện hạ vẫn chưa về đấy!Tiểu đội chiến cơ lôi đình này dùng Cầu Lý Tư làm hạch tâm, về phần Tô San Na tuy cũng là thần sứ, nhưng mà địa vị của nàng thấp.

Rất nhiều người đều không nhìn nàng vào mắt.Gương mặt xinh đẹp của Tô San Na vặn vẹo, nàng đem một khẩu Desert Eagle đặt lên đầu lâu của tên điều khiển và lạnh lùng ra lệnh:- Lập tức cất cánh, nếu không tao bắn nát đầu của mày!Tên người điều khiển kia cảm thụ nòng của Desert Eagle lạnh như băng thì trong nội tâm phát lạnh, lập tức khởi động chiến cơ lôi đình bay lên cao.- Muốn chạy trốn, không có đơn giản như vậy!Nhạc Trọng nhìn thấy cánh quạt chiến cơ lôi đình chuyển động, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, dùng tốc độ khủng bố bảy trăm cây số giờ chạy tới, mấy lần chớp động đã nhảy lên đám chiến cơ.Nhạc Trọng phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật và một cổ tinh thần lực mạnh mẽ lập tức bao phủ ra chung quanh và đám người trên chiến cơ lôi đình, dưới công kích của Khủng Cụ Thuật thì mấy tên điều khiển chiến cơ lôi đình lập tức chết đi.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 748: Tạc Đạn.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMất đi người điều khiển cho nên chiến cơ lôi đình từ trên cao rơi xuống đất.Ở trên mặt đất còn có hơn mười tên tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả, những tài quyết giả cùng thẩm lí và phán quyết giả thì cầm súng trường bắn thẳng vào Nhạc Trọng.Đồng thời từng đạo lưỡi đao gió, hỏa cầu, băng trùy bao gồm nhiều kỹ năng cùng lúc oanh kích qua phía Nhạc Trọng.Tốc độ của Nhạc Trọng bộc phát trong ngắn hạn thậm chí còn nhanh hơn cả Thiểm Điện cấp hai, ngoại trừ Tô San Na ra, căn bản không có người nào vượt qua hắn cả, hắn giống như một đạo lưu quang nhảy vào trong đám người, ánh đao chớp động, một tên tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả bị hắn chém bay đầu.Thời điểm Nhạc Trọng điên cuồng giết chóc thì một đạo thân ảnh nhỏ gầy từ trong chiến cơ lôi đình bay ra ngoài, một cặp đùi thon dài co giãn nhưng màn theo lực lượng khủng bố như chiến chùy đá vào đầu của Nhạc Trọng, tốc độ đúng là nhanh hơn Nhạc Trọng vài phần.Nhạc Trọng vừa mới chém giết một tên tài quyết giả thu thế không kịp cho nên đành phải dùng tay phải đón đở.Cái đùi co giãn thon dài đá lên tay phải của Nhạc Trọng, một cổ kình lực mạnh mẽ đá vào làm Nhạc Trọng bay ra xa bảy mét.Chủ nhân của cặp đùi này chính là Tô San Na, một kích đắc thủ thì nàng giống như con báo cái điên cuồng dùng tốc độ vượt qua tốc độ âm thanh lao qua phía Nhạc Trọng, muốn một kích tiêu diệt Nhạc Trọng tại chỗ.Tốc độ công kích của chân còn nhanh hơn tốc độ công kích của thân thể, Tô San Na phát động thần tốc thì tốc độ của nàng vượt qua hai mươi tám lần người thường, dưới công kích toàn lực của nàng, chân của nàng côn kích còn nhanh hơn tốc độ âm thanh, thời điểm công kích mang theo âm thanh xé gió đáng sợ.Sau khi Nhạc Trọng bị đá bay bảy mét và đối mặt với công kích như bão tố của Tô San Na thì không chút hoảng loạn, nương tựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú cho nên hắn lập tức ngăn cản công kích của Tô San Na.Cường độ thân thể của Nhạc Trọng cao tới 194 điểm, vừa học tập kỹ năng thân thể sắt thép thì thân thể của hắn cứng rắn như thép, Tô San Na mỗi khi đá vào người của hắn thì có cảm giác như đá vào tấm thép.

Sau khi điên cuồng đá qua mười cước thì máu tươi trên chân chảy đầm đìa.Tô San Na điên cuồng đá hơn mười cước sau đó nhảy ra sau mười mét, ánh mắt nhìn qua Nhạc Trọng hiện ra thần sắc hoảng sợ, nói:- Đáng chết!

Thân thể của hắn làm sau cứng rắn như vậy, thật đáng sợ!

Trừ thân sứ xếp trước mười hoặc là sứ đồ đại nhân ra, không có người nào là đối thủ của hắn.Tô San Na một kích không trúng thì lập tức bỏ chạy thẳng tới chỗ của đám thuộc hạ.

Trong giao thủ ngắn ngủi này, nàng thật sâu cảm nhận được Nhạc Trọng đáng sợ, nàng không muốn chết trong tay của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Tô San Na chạy trốn thì hai mắt ngưng tụ phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một đạo trùng kích tinh thần đáng sợ oanh vào đầu của Tô San Na.Tô San Na là người tiến hóa nhanh nhẹn cho nên tinh thần của nàng không cao, nàng bị Nhạc Trọng dùng Khủng Cụ Thuật oanh kích thì bị ảo giác đáng sợ bao vây, làm cho đại não của nàng mất chi phối với thân thể, thoáng cái xụi lơ ngã nhào trên mặt đất.- Chạy mau!Nhìn thấy Tô San Na là thần sứ mạnh như vậy bị Nhạc Trọng đánh bại, những tên tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc sắc mặt đại biến, nhao nhao bỏ chạy ra bốn phương tám hướng.Nhạc Trọng bước về phía trước một bước, đột nhiên báo động đại thịnh, hắn nhanh chóng lui ra sau nhanh chóng.Sau một khắc một viên đạn hỏa tiễn nhắm thẳng vào vị trí mà Nhạc Trọng vừa đứng nổ mạnh.Bảy chiến cơ lôi đình trên bầu trời hiện tại đang xoay tròn chung quanh, không ngừng bắn hỏa tiễn vào vị trí của Nhạc Trọng.Oanh! !

Oanh!

Oanh! !Âm thanh nổ tung liên tục không ngừng bên người của Nhạc Trọng bên và sóng xung kích truyền tới, khí lãng nóng rực, mảnh đạn tứ tung, tảng đá vụn bay vào người của hắn, oanh vào thân thể của hắn.Nếu như cường độ thân thể Nhạc Trọng không đủ, chỉ sợ đã bị hỏa lực và sóng xung kích này đánh chết rồi.

Dù là như thế hắn vẫn bị nổ tung bay lên cao và giống như lục bình không rễ vậy, chỉ cần bị đạn hỏa tiễn bắn liên tục trúng mục tiêu thì hắn sẽ tan xương nát thịt mà chết.Đám chiến cơ lôi đình trên cao không ngừng nã đạn cơ quan pháo 25 li vào người của Nhạc Trọng bên này.- Đáng chết!Nhạc Trọng không ngừng né tránh hỏa lực mạnh mẽ kia, hắn trong mấy hô hấp trốn vào sau chiến cơ lôi đình, ý đồ dựa vào lực phòng ngự khủng bố của chiến cơ lôi đình ngăn cản viên đạn bắn tới.Nhạc Trọng vừa mới trốn rau sau chiến cơ lôi đình thì tám miếng đạn hỏa tiễn liên tục bắn vào trong chiến cơ lôi đình, khiến chúng nó lập tức nổ tung như đạn pháo.Nhạc Trọng điên cuồng chạy tới phía trước, nhưng mà đạn hỏa tiễn của chiến cơ lôi đình có tính truy tung, một khi bị kíp nổ thì uy lực khủng bố tuyệt luân.

Hắn bỗng chốc bị tạc đạn nổ tung trúng người, văng ra xa mười mét, tay trái trực tiếp gãy ngang, quần áo bên ngoài thân thể lập tức tan nát, lộ ra tầng giáp da biến dị thú cấp ba, nhưng mà giáp da biến dị thú cấp ba bị nổ tung cũng rách lả tả nhiều chỗ.Lực phòng ngự của da biến dị thú kinh người, cơ hồ đao thương bất nhập.

Thế nhưng mà không ngăn nổi hỏa tiễn oanh kích.

Chỉ cần nổ mạnh là phá được da của nó.Ngực của Nhạc Trọng đau đớn và phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trở nên tái nhợt:- Thật mạnh! !

Quá mạnh mẽ.

Những binh khí chiến đấu này không thể dùng thân thể nhân loại ngăn cản được.Những chiến cơ lôi đình này không khác gì xe tăng hạng nặng trên bầu trời.

Cho dù là đạn bắn tỉa cũng không cách nào xuyên qua giáp của nó.

Mà đạn chống tăng khoảng cách hạn chế quá nhiều rất khó trúng mục tiêu như chiến cơ lôi đình này, khiến cho nó trở thành vũ khí mạnh mẽ trong tận thế.Bắn chiến lôi đình nổ tung làm nhấc lên từng đám bụi khói, bảy chiến cơ lôi đình trên cao cũng dừng công kích lại.Trong khoảng khắc đó, Nhạc Trọng ngưng tụ ra hai đạo ma viêm, hai đạo trường mâu ma viêm lập tức đâm xuyên qua kính thủy tinh của chiên cơ lôi đình, hỏa diễm khủng bố lập tức thiêu chết đám người điều khiển, đồng thời thiêu đốt rất nhiều dụng cụ điều khiển chiến cơ lôi đình..Mất đi người điều khiển, chiến sĩ trên hai chiếc chiến cơ lôi đình này lập tức nhảy ra bên ngoài.

Mà hai chiếc chiến cơ lôi đình kia lúc này hoàn toàn lắc lư dữ dội và rơi xuống.Với tư cách là chiến cơ đời mới, chiến cơ lôi đình có được tính năng cường đại, cho dù đạn chống tăng bắn trúng mục tiêu, chúng nó cũng ngăn cản được mấy phát mà bay trở về căn cứ.Giải quyết hai chiến cơ lôi đình xong, năm chiếc chiến cơ lôi đình còn lại lập tức nổi giận lên, một bên điên cuồng bắn phá qua phía Nhạc Trọng, một bên không ngừng bắn đạn hỏa tiễn và tạc đạn tới Nhạc Trọng bên này.Oanh! !

Oanh! !

Oanh! !Một tạc đạn bị kíp nổ, khí lãng nóng rực, hỏa diễm khủng bố, mảnh đạn điên cuồng bao phủ phạm vi mấy cây số vuông.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 749: Phá Hủy Chiến Cơ. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong phạm vi tạc đạn nổ, tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết người cùng với cơ hồ hết thảy sinh vật đều bị kinh khủng kia bạo tạc nổ tung thôn phệ, xé thành phấn vụn.

Mà thần sứ Tô San Na cũng bị nổ chết tại chỗ.Tạc đạn trước tận thế là vũ khí chiến tranh được quốc tế cầm sử dụng.

Thế nhưng mà sau tận thế, liên hiệp quốc đã biến mất không thấy gì nữa, tự nhiên không ai có thể tổ chức trừng phạt khi Thiên Đường Thần Quốc sử dụng vũ khí cấm như vậy.Loại tạc đạn này Thiên Đường Thần Quốc xác định dùng đối phó người tiến hóa mạnh mẽ, bởi vì lực sát thương của chúng lớn, phạm vi sát thương rộng, cho dù là mười hai sứ đồ cũng không cách nào trong nháy mắt thoát ra khỏi phạm vi bao phủ của nó.Phạm vi nổ tung của tạc đạn quá rộng, mạnh như Nhạc Trọng cũng tránh không được, hắn hiện giờ trực tiếp dùng quang thuẫn tiến hành phòng ngự.Trong lúc tạc đạn nổ tung, mặt quang thuẫn kia chèo chống được hai giây sau đó bị xé rách thành quang điểm.

Trong lúc quang thuẫn sụp đổ, Nhạc Trọng lần nữa ngưng tụ hai đạo trường mâu ma viêm trực tiếp ném qua phía hai chiến cơ lôi đình, xỏ xuyên qua hai chiếc chiến cơ lôi đình, người điều khiển bên trong bị thiêu đốt không.Người điều khiển của hai chiến cơ lôi đình bị giết, chúng cũng lung la lung lay rơi xuống đất.Trong nháy mắt đạo quang thuẫn kia sụp đổ, Nhạc Trọng lần nữa mở phòng ngự quang thuẫn khác, ngăn cản tạc đạn oanh kích.

Hắn lập tức ngưng tụ hai đạo trường mâu ma viêm khác, lập tức như hai đạo lưu tinh ném vào hai chiến cơ lôi đình kia, lần nữa tiêu diệt đám người điều khiển chiến cơ lôi đình, hai chiếc chiến cơ lôi đình lập tức rơi xuống đất.Bốn chiếc chiến cơ lôi đình bị Nhạc Trọng trong năm giây tiêu diệt hoàn toàn, mà hắn cũng hai phí hai quang thuẫn phòng ngự và quá nhiều thể lực cùng tinh thần.Chiếc chiến cơ lôi đình còn lại thấy đồng bạn bị bắn rơi, rốt cục trong nội tâm sinh ra một tia sợ hãi, thay đổi phuong hướng bay đi.- Rơi xuống!Nhạc Trọng lần nữa ngưng tụ ra một trường thương ma viêm, một đạo lưu quang đánh trúng cảnh quạt chủ của chiến cơ lôi đình, đốt cánh quạt chủ này vặn vẹo.Cánh quạt chủ uốn khúc thì nó liền mất đi cân đối, thoáng cái từ trên trời rơi thẳng xuống đất.Nhạc Trọng nhìn chiến cơ cuối cùng rơi xuống, hắn lúc này mới trường thở phào một hơi.

Chiến cơ lôi đình mang lại áp lực quá lớn cho hắn.

May mắn lúc này đây hắn đối mặt chỉ là tiểu đội mười hai chiếc chiến cơ lôi đình, nếu như đối mặt với ba mươi sáu chiến cơ lôi đình, cho dù mạnh như hắn không chạy trốn thì cũng chỉ có đường chết mà thôi.Thực lực của Nhạc Trọng đang không ngừng tăng lên, hiện tại súng ngắn, súng trường đều không thể sinh ra uy hiếp với hắn.

Thế nhưng mà hoả tiễn, trọng pháo, cơ quan pháo, đạn đạo là kết tinh trí tuệ của nhân loại vẫn có uy hiếp quá lớn với hắn.Nhìn qua chiến cơ lôi đình trên trời rơi xuống, đám người sống sót trong Anh Điền Trấn lúc này hoan hô điên cuồng.Chiến cơ lôi đình chính là tử thần gieo rắc cái chết, những nơi đi qua đều nổ tung và bị phá hủy.

Dưới công kích của chúng thì cả Anh Điền Trấn cơ hồ sụp đổ, khắp nơi đều là phế tích và các thi thể.Hơn hai ngàn người sống sót chết trong công kích của chiến cơ lôi đình, chủ yếu vẫn là chết dưới tạc đạn phạm vi quá lớn.Cho dù bắn rơi toàn bộ chiến cơ lôi đình, Anh Điền Trấn này vẫn còn hỏa diễm hừng hực bốc lên cao, tự nhiên làm những người Nhật này căm hận chiến cơ lôi đình không thôi.Đảo Tân Mỹ Nại cũng thể hiện ra phách lực mạnh mẽ, nàng rất nhanh tổ chức một đám người cường hóa của gia tộc Đảo Tân điên cuồng tiêu diệt đám chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc.Lần lượt từng tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc bị bắt hoặc bị giết nếu chống cự.Đồng thời có một đám quân tinh nhuệ tiến vào trong Anh Điền Trấn trấn áp những phần tử bạo loạn, đem những phần tử thừa cơ bạo loạn này tiêu diệt đi.Thời điểm thế cục dần ổn định lại, trên bầu trời lần nữa có bốn chiến cơ lôi đình bay tới.Chiến sĩ của gia tộc Đảo Tân nhìn thấy bốn chiến cơ lôi đình bay tới thì sắc mặt đại biến, nhao nhao tìm đường bỏ chạy thật xa.Nhân tâm trong Anh Điền Trấn vốn ổn định thì lần nữa lại đại loạn, đại lượng người sống sót chạy ra ngoài Anh Điền Trấn.

Chiến cơ lôi đình không khác gì tử thần trong lòng của bọn họ, chỉ có bốn chiếc cũng đủ phá hủy toàn bộ trấn nhỏ này.

Tuy trong trấn nhỏ vẫn có cao thủ có thể tiêu diệt chiến cơ lôi đình, thế nhưng mà người dân bình thường vẫn sợ hãi chiến cơ lôi đình giết chóc.Nhạc Trọng nhìn qua bốn chiếc chiến cơ lôi đình trên bầu trời thì sắc mặt ngưng trọng, hắn đã tiêu hao hết hai quang thuẫn phòng ngự rồi, cũng chỉ còn lại bảo bối Thanh Đồng Linh Chung phòng ngự mà thôi, muốn phá hủy bốn chiến cơ lôi đình này vẫn lâm vào trong nguy hiểm to lớn.- Chờ một chút, bốn chiếc?

Chẳng lẽ là Diêu Diêu?Nhạc Trọng nhìn qua bốn chiến cơ lôi đình trên bầu trời và sau đó động dung, hắn nhanh chóng chạy tới tường thành ở vị trí bắt mắt nhất Anh Điền Trấn.

Trong tay hắn còn có Thanh Đồng Linh Chung có thể ngăn cản hỏa tiễn của chiến cơ lôi đình công kích một lần, cho nên mới dám mạo hiểm như vậy.Một làn gió thổi qua, một con chim lớn màu xanh xảy cánh hơn tám mươi mét phía sau chiến cơ lôi đình bay lên, nó chỉ vỗ cánh một cái là tốc độ nhanh hơn tốc độ âm thanh.Con chim màu xanh to lớn này chính là Tiểu Thanh, Tiểu Thanh lúc này có được rất nhiều tài nguyên hổ trợ cho nên tiến hóa thành biến dị thú cấp ba, đẳng cấp 80.Tiểu Thanh hạ xuống tường thành và sau đó dùng mỏ thân mạt cọ lên người Nhạc Trọng, với tư cách bêến dị thú Nhạc Trọng hàng phục đầu tiên, lại còn được thu phục khi vừa sinh ra không bao lâu, bây giờ được Nhạc Trọng bồi dưỡng thành biến dị thú cấp ba, bởi vậy so với biến dị thú khác nó thân cận với Nhạc Trọng nhiều hơn.- Thanh Vũ tỷ đâu rồi?Diêu Diêu thoáng cái từ trên lưng của Tiểu Thanh nhảy xuống và sau đó lớn tiếng hỏi..- Nàng bị thương nặng, đang được chữa trị.Nhạc Trọng chỉa chỉa vào sinh vật bọc thép sau lưng và nhìn Diêu Diêu nói một câu, sau đó có dò hỏi:- Tại sao mọi người bây giờ mới tối?Nhạc Trọng biết rõ Diêu Diêu các nàng vào mười bốn ngày trước xuất phát từ Quảng Tây rồi, nhưng mà bây giờ mới xuất hiện làm cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.- Đừng đề cập!

Trên đường gặp một đám biến dị thú trên trời.

Vì tránh né chúng mới tiêu hao nhiều thời gian như vậy.

Đem Thanh Vũ tỷ cho tôi.

Tôi sẽ tự bảo hộ chị ấy.Diêu Diêu hời hợt nói một câu sau đó nhìn chằm chằm vào sinh vật bọc thép sau lưng Nhạc Trọng.Trên thực tế vượt qua biển và phi hành đường dài như vậy so với Diêu Diêu nói còn gian nan hơn nhiều, các nàng gặp được vài lượt biến dị thú trên không công kích, nếu không phải phòng ngự của chiến cơ lôi đình mạnh mẽ, lại có Tiểu Thanh là biến dị thú cấp ba hộ vệ, các nàng đã sớm bị tiêu diệt.Hơn nữa chiến cơ lôi đình bay cực hạn chỉ có hai ngàn cây số mà thôi, vì có thể bay tới Nhật Bản, chiến cơ lôi đình đã dỡ xuống rất nhiều trang bị, rất nhiều không gian đều được sử dụng chứa nhiêu liệu.

Nếu như có người tập kích trên không thì chỉ sợ trực tiếp nổ tung, cực kỳ nguy hiểm.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 750: Phá Hủy Chiến Cơ. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng do dự một chút vẫn đem Kỷ Thanh Vũ giao cho Diêu Diêu.Bốn chiếc chiến cơ lôi đình cũng dừng lại, bên trong có người cường hóa trên cấp 40 đi ra ngoài, người cầm đầu chính là Bạch Tiểu Thắng.Những phần tử võ trang trong gia tộc Đảo Tân nhìn chiến cơ lôi đình hạ xuống và có người đi ra bên ngoài, trong mắt đều hiện ra một tia kính sợ.

Đám cao thủ trong đặc chiến doanh đều đi theo tới đây, trên người mặc áo giáp da biến dị thú cao cấp, trên người lưng cõng súng ngắm, súng trường, các loại lựu đạn, bên hông cắm Đường đao, đeo mũ sắt trang bị tận răng.

Từ trên người mang theo sát khí hung bạo, đó là khí tức do bọn họ trải qua chiến đấu nhiều mới có.Bạch Tiểu Thắng đi tới trước người Nhạc Trọng và cười cười nhìn qua Nhạc Trọng, đi lên chào theo nghi thức quân đội.- Nhạc lão đại!

Bạch Tiểu Thắng tới đây!Bạch Tiểu Thắng chào với Nhạc Trọng xong sau đó bản tính mặt dày của hắn cũng hiện ra trước mặt của Nhạc Trọng:- Lão đại, nghe nói Nhật Bản mỹ nữ rất ôn nhu.

Cho tôi mấy người đấy!

Ha ha!- Anh nhận được nhiều nữ nhân vậy sao?Nhạc Trọng nhìn Bạch Tiểu Thắng sau đó im lặng.Bạch Tiểu Thắng người này không thích quyền và danh lợi, chỉ ưa thích mỹ nữ.

Hắn đi theo Nhạc Trọng trải qua rất nhiều chiến đấu, tất cả chiến công đều đổi mỹ nữ, hơn nữa chỉ cần là mỹ nữ đều được.

Cộng thêm hắn là cán bộ cao cấp dưới trướng của Nhạc Trọng cho nên rất nhiều nữ nhân vây lấy hắn, bởi vậy hậu cung của hắn cũng vượt qua một trăm người rồi.Bạch Tiểu Thắng nghe vậy cũng cảm thán một câu:- Nữ nhân nhiều cũng rất phiền toái!

Tiêu hao vật tư quá lớn.Hậu cung của Bạch Tiểu Thắng có hơn một trăm mỹ nữ cũng tiêu hao rất nhiều vật tư của hắn, nếu hắn không phải là cán bộ cao cấp của Nhạc Trọng thì căn bản nuôi một trăm người không nổi.

Cho dù như thế, hắn nuôi một trăm người cũng cố hết sức.Bạch Tiểu Thắng do dự một chút vẻ mặt đau lòng nói:- Được rồi!

Lúc này tới Nhật Bản tôi chỉ muốn năm người.

Nhiều hơn nữa cũng nuôi không nổi.- Vậy phải xem biểu hiện của anh rồi.Nhạc Trọng không có tiếp tục xoắn xuýt đề tài này với Bạch Tiểu Thắng mà vẻ mặt ngưng trọng nói:- Thời điểm các người tới có nhìn thấy thi đàn di chuyển tới đây không?Bạch Tiểu Thắng cũng vẻ mặt nghiêm nghị nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đúng vậy!

Lão đại, thời điểm tới đây chúng tôi nhìn thấy thi đàn rất đông.

Tối đa bốn tiếng đồng hồ, thi đàn sẽ đến đây.

Chúng ta cần bổ sung đồ ăn, dầu liệu sau đó rút lui khỏi nơi này.

Công sự nơi này căn bản không ngăn được thi đàn cao cấp này đâu.Lúc này Anh Điền Trấn vừa mới bị Thiên Đường Thần Quốc không tập, khắp nơi đều là hỏa diễm, rất nhiều công sự đã bị chiến cơ lôi đình phá hủy, một mảnh bừa bộn.

Đồng thời có hơn hai ngàn người chết dười không tập của chiến cơ lôi đình, còn có hơn ba ngàn người tốn ra khỏi Anh Điền Trấn.Tiu trong Anh Điền Trấn còn hơn một vạn năm ngàn người sống sót, nhưng mà chân chính chiến đâu được chỉ hơn một ngàn.

Trong một ngàn người này tính cả hơn trăm người Hoa mà Nhạc Trọng huấn luyện ra và viện quân Bạch Tiểu Thắng vừa đưa tới.Hơn một ngàn người muốn đối phó hơn mười vạn tang thi mà không có công sự, không có chuẩn bị trước, không có đạn dược sung túc trợ giúp căn bản không có khả năng.

Trọng yếu nhất một điểm là, Nhạc Trọng không có lý do chiến đấu liều chết.

Nơi này là Nhật Bản mà không phải Trung Quốc, cho dù căn cứ bị phá thì hắn chỉ cần mang theo người của mình rời đi là được rôi.Nhạc Trọng tìm được Đảo Tân Mỹ Nại và nhìn nàng nói ra:- Thi đàn ở huyện Tà Mã đang di động qua bên này, Anh Điền Trấn không chịu nổi, tôi tôi đi, Mỹ Nại cùng tôi về Trung Quốc nhé!Đảo Tân Mỹ Nại thoáng quỳ gối trước người Nhạc Trọng và đau khổ cầu khẩn.- Phu quân đại nhân, tôi không thể bỏ những người này được.

Bọn họ đều là những người tin tưởng gia tộc Đảo Tân và đem tánh mạng phó thác cho tôi.

Nếu tôi đi thì người trong Anh Điền Trấn ít nhất phải chết một nửa.

Van cầu ngài, cứu bọn họ với.

Tôi biết rõ ngài thần thông quảng đại, nhất định sẽ có biện pháp cứu bọn họ.Đảo Tân Mỹ Nại là một tiểu thư khuê các tâm địa thiện lương.Nàng vô cùng rõ ràng nếu Anh Điền Trấn bị phá, người sống sót trong trấn sẽ bị tang thi đuổi giết, bằng không cũng chết đói chết khát hoặc tự giết lẫn nhau.Nhạc Trọng nhìn Đảo Tân Mỹ Nại và chậm rãi nói:- Mỹ Nại, thật có lỗi.

Tôi không có lý do chiến đấu cho nơi này!Trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại hiện ra thần sắc tuyệt vọng, nàng cắn răng ngà một hồi lâu, đột nhiên ngẩng đầu nhìn Nhạc Trọng, sau đó vẻ mặt kiên nghị nói:- Phu quân đại nhân, xin ngài đi theo tôi!Nhạc Trọng yên lặng đi theo sau lưng Đảo Tân Mỹ Nại vào sâu trong trấn nhỏ.

Bản thân của hắn thực lực cường hoành cho nên không sợ Đảo Tân Mỹ Nại nhấc lên sóng gió gì.Được Đảo Tân Mỹ Nại dẫn dắt, Nhạc Trọng đi vào một tòa núi nhỏ nằm ở biên giới Anh Điền Trấn.Ở trong tòa núi nhỏ này có cái động nhỏ, hơn mười người cường hóa đẳng cấp cao hơn 30 đang thủ hộ nơi này.Đảo Tân Mỹ Nại đi tới cửa ra vào, nhập một chuỗi mật mã, một con đường kim loại tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng hiện ra.Sau khi đi vào trong nơi này và vượt qua nhiều cửa điện tử khác, Nhạc Trọng đi vào một trong bình đài, hắn từ trên bình đài nhìn thấy nhiều thiết bị điện tử.Chỉ thấy ở dưới bình đài kia, một tòa thành lũy kim loại cao tới hai mươi mét, rộng gần trăm mét tỏa ra ánh sáng màu bạc đang được xây dựng.

Mà hình bầu dục và cao hai mươi mét, rộng trăm mét này chính là Thiên Không Bão Lũy mà Nhạc Trọng đã từng thấy qua trong bản thiết kế, nhưng mà so sánh với Thiên Không Bảo Lũy chính phẩm, tòa thành lũy kim loại này thiếu bốn chủ pháo, ba mươi sáu phụ pháo laser, cũng thiếu rất nhiều hạm pháo, hơn nữa còn nhỏ hơn nhiều lắm.

Nó thoạt nhìn giống như một tòa khí cầu lớn.

Hàng trăm hàng ngàn công nhân đang đi qua lại, tu kiến Thiên Không Bảo Lũy này.Đảo Tân Mỹ Nại chỉ vào Thiên Không Bảo Lũy nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đây là phụ thân xây dựng Thiên Không Bảo Lũy.

Trong tay của phụ thân chỉ có bản thiết kế hệ thống động lực cùng tầng bọc thép bên ngoài.

Bởi vậy Thiên Không Bảo Lũy này chỉ có thể bay lên không, hơn nữa sức chiến đấu không có, chỉ có hai mươi cơ quan pháo nhỏ yếu mà thôi.

Cả tòa Thiên Không Bảo Lũy còn chưa làm xong, ước chừng còn cần hai mươi ngày mới hoàn thành công việc.

Thiên Không Bảo Lũy kiến tốt thì chính là đồ của phu quân.

Thỉnh phu quân đại nhân xin giúp tôi giữ lấy Anh Điền Trấn!Thiên Không Bảo Lũy có được bảy tờ bản vẽ.

Sau khi đem toàn bộ bảy tờ thiết kế sẽ tạo thành Thiên Không Bảo Lũy chân chính.Nhưng mà mỗi bản vẽ đều có được siêu khoa học công nghệ, chỉ cần đạt được một bản thiết kế cũng có được rất nhiều ứng dụng trong đó.

Đảo Tân Cửu Nghĩa đạt được hai tấm bản vẽ Thiên Không Bảo Lũy thì lập tức hao phí nhiều nhân lực vật lực tu kiến Thiên Không Bảo Lũy.

Kết quả hắn chết đi thì tòa bảo lũy vẫn chỉ là bán thành phẩm.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 751: Đánh Lui Thi Đàn.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhìn qua Thiên Không Bảo Lũy giống như hàng không mẫu hạm trên bầu trời, trong mắt hiện ra thần sắc nóng rực.- Tốt!

Tôi giúp cô!

Nhưng mà cô phải giao toàn bộ người xây dựng Thiên Không Bảo Lũy cho tôi, tôi sẽ mang về Trung Quốc.Đảo Tân Mỹ Nại nhìn qua Nhạc Trọng ôn nhu cười nói:- Có thể!

Tất cả đồ của tôi là của phu quân mà!Đảo Tân Mỹ Nại là nữ nhân thông minh.

Nàng thập phần rõ ràng gia tộc Đảo Tân vì xây dựng Thiên Không Bảo Lũy mà tốn quá nhiều tài nguyên.

Gia tộc bọn họ vô lực xây dựng thành quái vật khổng lồ này.

Đem đầy đủ mọi thứ giao cho Nhạc Trọng.

Vậy thì gia tộc Đảo Tân chẳng những có thể bứt ra khỏi xây dựng Thiên Không Bảo Lũy này, còn có thể củng cố quan hệ với Nhạc Trọng, đây là chuyện quá tốt.Đương nhiên mất đi một nhóm công nhân kỹ thuật trường kỳ xây dựng này, đối với phát triển tương lai của gia tộc Đảo Tân thập phần bất lợi.

Nhưng nếu không đáp ứng Nhạc Trọng, gia tộc Đảo Tân sụp đổ ở ngay trước mắt.

Hai đường nặng nhẹ khác nhau.

Nàng cũng chỉ có thể lựa chọn sống sót, bảo tồn thực lực gia tộc Đảo Tân.Nhạc Trọng đã quyết định.

Vậy thì bắt đầu ra tay xây dựng phòng ngự.Nhạc Trọng hạ đạt một loạt mệnh lệnh:- Kinh Tử cô dẫn người đi tới hài cốt chiến cơ lôi đình thu thập vũ khí đạn dược.

Đem cơ quan pháo chưa bị phá hủy lấy xuống, bố trí trên tường thành.

Mỹ Nại dẫn người đi chữa trị tường thành, khu vực không thể chữa trị thì tận lực đem chướng ngại vật ném vào đó.

Tôi sẽ đi ra ngoài săn giết Z2.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì từng cơ quan pháo trên chiến cơ lôi đình được tháo xuống, bố trí ở trên tường thành, cái họng súng đen ngòm sẵn sàng xé rách địch nhân.Sau khi làm một loạt an bài Nhạc Trọng ngồi lên một chiến cơ lôi đình đã nạp đủ nhiêu liệu sau đó bay ra bên ngoài tìm Z2.Bốn chiếc chiến cơ lôi đình bay lên cao, rất nhanh đã đi tới chỗ thi đàn.Nhạc Trọng hướng nhìn thấy một đám thi đàn hơn mười dặm đang đi lại phía dưới, huyện Tà Mã trước tận thế có hơn mười vạn nhân khẩu.

Sau tận thế đại bộ phận người biến thành tang thi, hiện tại những tang thi này đang tập hợp tang thi ở nơi khác.

Bắt đầu phát động tấn công vào Anh Điền Trấn.Nhạc Trọng ra lệnh:- Sưu tìm L4.

Phát hiện mục tiêu thì báo cho tôi biết.Bốn người điều khiển chiến cơ lôi đình lập tức cao giọng đáp.- Vâng!- Bay ở tầng trời thấp.Bốn chiến cơ lôi đình lập tức bay ở độ cao cách mặt đất trăm mét, ở độ cao này dễ dàng phát hiện L4 đang ở đâu.L4 là loại tang thi khổng lồ cao gần năm mét, giống như một tòa nhà lớn, ở trong thi đàn không khác gì hạc trong bầy gà.Rất nhanh Nhạc Trọng phát hiện bốn con L4 cùng hai mươi mấy con L3 hội tụ cùng một chỗ, giống như thân vệ của tang thi loại hình chữ Z vậy.- Sử dụng tạc đạn tiến hành oanh tạc!Nhạc Trọng nhìn bốn con L4 trực tiếp ra lệnh.Bốn chiến cơ lôi đình lập tức đem tạc đạn của mình mang theo ném xuống.Oanh!

Oanh! !

Oanh! !Tạc đạn vừa rơi xuống mặt đất chợt điên cuồng nổ tung lên, ở dưới mặt đất âm thanh nổ tung không ngừng vang lên bên tai, không ngớt không ngừng.

Dùng L4 làm trung tâm thì phạm vi mấy cây số cũng bao phủ trong biển lửa.Vô số tang thi tang thân toái cốt, trừ L4 ra, tang thi còn lại đều bị nổ chết không còn.Những con L4 này lực phòng ngự không khác gì xe tăng cả, chúng ở trong nổ tung này cũng bị nổ vết thương chồng chất.

Đồng thời còn bị hỏa diễm bao phủ.

Chúng giãy dụa trong lửa hồi lâu, cuối cùng óc cũng bị lửa chưng chín mà chết.Thời điểm tạc đạn tiêu diệt tang thi tới cực hạn, một vòng oanh tác này làm hơn một vạn con tang thi toi mạng.Uy lực của tạc đạn giống như dọa thi đàn ngây ngốc, cơ hồ sau một khắc, hơn mười vạn tang thi lập tức bỏ chạy.Nhạc Trọng nhìn qua hơn mười vạn tang thi rút lui thì suy nghĩ:- Không có tang thi chữ Z trong phạm vi tạc đạn.

Hoặc là nói Z2 còn chưa bị giết.Nếu như tang thi Z2 thủ lĩnh bị giết, cả thi đàn có lẽ sụp đổ trở thành mấy quân đoàn tán lạc các nơi.

Hiện tại thi đàn không có sụp đổ mà hình thành hơn mười tiểu thế lực lui đi, hiển nhiên Z2 không có bị giết chết.- Thủ lĩnh!

Truy kích không?Người điều khiển nhìn qua Nhạc Trọng hưng phấn hỏi.Quân đoàn đứng đông đảo như tang thi này ở trước tận thế cơ hồ rất ít, cũng là đối tượng tiêu diệt của tạc đạn và bom.

Bởi vậy người điều khiển muốn đại triển thân thủ lần nữa..Nhạc Trọng trầm tư một hồi ra lệnh:- Đuổi theo, bảo trì áp lực.

Dùng cơ quan pháo truy kích chúng.Con Z2 đã có được trí tuệ, lúc này không thể một kích diệt sát.

Nếu muốn ở trong thi đàn mênh mông này tìm ra nó quá khó khăn, nhưng mà Nhạc Trọng có thể lợi dụng tính nhát gan mà xua đuổi nó.Nếu như Z2 ở vị trí an toàn thì nó không quan tâm sống chết của tang thi khác mà công kich.

Thế nhưng mà một khi nó cảm giác được nguy hiểm, nó sẽ lập tức bỏ trốn, đồng thời điều động đại bộ đội theo sau bảo vệ an toàn cho mình.

Giống như quan lớn của nhân loại rất sợ chết vậy.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì bốn chiến cơ lôi đình bay thi theo thi đàn và thỉnh thoảng từ trên cao bắn cơ quan pháo và ném tạc đạn xuống dưới, sau khi nổ tung tiêu diệt rất nhiều tang thi.Dưới truy kích và gây áp lực của Nhạc Trọng thì tang thi bỏ trốn các nơi.Mãi cho đến khi nhiên liệu của chiến cơ lôi đình sắp hao hết, Nhạc Trọng mới mang theo bốn chiến cơ lôi đình quay về Anh Điền Trấn.- Vạn tuế!

Vạn tuế!- Vạn tuế!"..."

Nghe được tin hơn mười vạn tang thi đang tấn công huyện Tà Mã bị Nhạc Trọng đánh lui, rất nhiều người bàng hoàng và thỉnh thoảng đào thoát ra khỏi Anh Điền Trấn cũng đang cuồng hoan say sưa chè chén, tất cả người sống sót, các chiến sĩ đều hô to vạn tuế để tỏa hưng phấn của mình.Người sống sót trong Anh Điền Trấn nghe được tin tức hơn mười vạn tang thi công thành thì lập tức tuyệt vọng.

Bây giờ nghe được thi đàn bị đánh lui, từ tuyệt vọng đạt được cảm xúc vô cùng hưng phấn.Ban đêm, ở trong gia tộc Đảo Tân thì gia thần gia tộc Đảo Tân cùng bộ hạ của Nhạc Trọng tề tụ một đường, các loại mỹ vị bày lên bàn.Gia thần của gia tộc Đảo Tân nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại ngồi cùng một chỗ với Nhạc Trọng thì trong mắt tràn ngập phức tạp.

Bọn họ đã nhìn thấy nam nhân này khủng bố thế nào, chẳng những một mình một người phá huỷ bảy chiến cơ lôi đình, còn lấy sức một mình đánh tan hơn mười vạn thi đàn tiến công.

Chuyện này làm bọn họ tràn ngập kính sợ với Nhạc Trọng.

Cường giả mạnh như quỷ thần này nếu làm gia chủ của bọn họ thì bọn họ cảm giác rất vi diệu.

Đã có cảm giác an toàn, lại sợ hãi Nhạc Trọng cưỡng ép đoạt quyền lực của gia tộc Đảo Tân.Đương nhiên những gia thần của gia tộc Đảo Tân này cũng không biết Nhạc Trọng đánh tan mười vạn tang thi cũng không có giết chết tang thi chữ Z trong thi đàn.

Cũng không có giết sạch hơn mười vạn tang thi.

Chỉ cần có thời gian, những thi đàn này sẽ ngốc đầu trở lại.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 752: Tinh Hạch Tứ Giai. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSau khi ăn xong bữa tối, Đảo Tân Mỹ Nại, vài gia thần của gia tộc Đảo Tân trọng mời Nhạc Trọng và bộ hạ dưới trướng của hắn vào trong phòng.Trong chớp mắt Đảo Tân Mỹ Nại đã hiện ra thần sắc khôn khéo và mỉm cười ngọt ngào nhìn qua Nhạc Trọng và ném qua một quả bom nặng ký.- Phu quân đại nhân, ngài có hứng thú với căn cứ Hoành Tu Hạ không?- Căn cứ Hoành Tu Hạ?Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm đại động.Căn cứ Hoành Tu Hạ ở phía tây nam Tokyo Tây Nam cách huyện Thần Nại Xuyên và vịnh Tokyo chừng năm mươi cây số, là căn cứ hải quân lớn nhất của Mỹ ở taya Thái Bình Dương, cũng là căn cứ duy nhất ở Thái Bình Dương có thể sửa chữa và bảo trì hàng không mẫu hạm, ở đây quân cảng san sát như rừng, quân hạm như rừng.

Trước tận thế chỗ đó thậm chí còn có hạm đội hàng không mẫu hạm đóng lại.Trừ hạm đội 7 của quân Mỹ ra, đội tự vệ của Nhật Bản cũng đặt căn cứ ở Hoành Tu Hạ, có rất nhiều chiến hạm ở đó.

Mà căn cứ Hoành Tu Hạ nếu nắm giữ trong Nhạc Trọng thì thế lực tương ứng sẽ tăng lên thật nhiều.Phải biết rằng căn cứ Hoành Tu Hạ bên này ở tây Thái Bình Dương duy nhất có thể dùng sữa chữa hàng không mẫu hạm, nhà xưởng san sát như rừng, vô số máy móc tiên tiến, thiết bị ở bên trong.

Đối với Nhạc Trọng mà nói, quả thật là bảo khố.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại và tinh quang hiện ra.- Căn cứ Hoành Tu Hạ cách Tokyo rất gần.

Tại Tokyo có hơn ba ngàn vạn tang thi, cô có biện pháp nào vượt qua đi tới sông Thần nại hay không?

Ở chỗ huyện Thần Nại Xuyên cũng có hơn chín trăm vạn tang thi.

Những vấn đề này cô có biện pháp nào hay không?Căn cứ Hoành Tu Hạ nơi đó trong tận thếlà một bảo khố to lớn.

Cơ hồ tất cả thế lực của Nhật Bản đều biết rõ, tuy nhiên không có mấy người dám nhớ thương nơi này.Đó là bởi vì căn cứ Hoành Tu Hạ ở vào khu vực phồn hoa nhất của Nhật Bản là huyện Thần Nại Xuyên, ở đó mật độ nhân khẩu là ba ngàn người trên cây số vuông, có được chín trăm vạn tang thi.

Cho dù là thế lực nào cũng không dám chạm vào chín trăm vạn tang thi này.Cho dù là thế lực mạnh như Thiên Đường Thần Quốc muốn tiêu diệt chín trăm vạn tang thi cần phải tiêu hao nhiều nhân lực và vật tư, con số hao phí cực kỳ khổng lồ mới có thể chiếm được nơi này.

Càng đừng đề cập tới thế lực bình thường.Trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại hiện ra hào quang kỳ dị và nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Thần Nại Xuyên có hơn chín trăm vạn tang thi, nhưng mà trong căn cứ quân Mỹ ở Thần Nại Xuyên chỉ có hơn vạn người.

Chỉ cần Thiên Không Bảo Lũy kiến tạo hoàn tất.

Chúng ta có thể từ huyện Tĩnh Cương bên này bay vào căn cứ Hoành Tu Hạ.Luc trước Đảo Tân Cửu Nghĩa hao phí cơ hồ toàn bộ tài sản và vật tư của mình vào việc kiến tạo Thiên Không Bảo Lũy này, chính là muốn đem nó bay thẳng vào trong căn cứ Mỹ ở Thần Nại Xuyên.Nếu như bị Đảo Tân Cửu Nghĩa chiếm được vũ khí đạn dược trong căn cứ quân Mỹ, công trình thiết bị đều nắm vào trong tay, sau đó dưới tình huống không mạo phạm Cao Thiên Nguyên mà vùi đầu phát triển, có lẽ cũng trở thành bá chủ của Nhật Bản.Đảo Tân Mỹ Nại nhìn Nhạc Trọng và thỉnh cầu:- Nhưng mà có một vấn đề.

Chính là căn cứ Hoành Tu Hạ chỗ đó phủ kín đạn đạo phòng không.

Chúng tôi phái người xác nhận tình huống căn cứ trước.

Nếu không khi Thiên Không Bảo Lũy chúng ta bay vào căn cứ Hoành Tu Hạ thì nghênh đón chúng ta chính là đạn đạo phòng không dày đặc.

Phu quân đại nhân, tôi hy vọng anh có thể phái cao thủ đi tới căn cứ Hoành Tu Hạ điều tra một phen.

Nhìn xem nơi đó có quân Mỹ còn sót lại hay không.Xác nhận hiện trạng của căn cứ Hoành Tu Hạ lúc này thập phần trọng yếu.

Nếu như Thiên Không Bảo Lũy bay đến căn cứ Hoành Tu Hạ mà nghênh đón nó chính là đạn đạo phòn không của căn cứ Hoành Tu Hạ, như vậy Thiên Không Bảo Lũy trong tay của Nhạc Trọng cũng tan tành.Một Thiên Không Bảo Lũy đã hao hết tài nguyên của gia tộc Đảo Tân, nếu bị phá hủy thì gia tộc Đảo Tân cũng không có thực lực kiến tạo lại Thiên Không Bảo Lũy.Đảo Tân Mỹ Nại nói:- Có một bộ hạ của tôi từ căn cứ lớn ở huyện Tĩnh Cương trốn tới.

Hắn biết rõ một con đường nhỏ tương đố an toàn đi tới gần căn cứ huyện Tĩnh Cương, mà nhiệm vụ này vô cùng trọng yếu, hơn nữa nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.

Tôi hy vọng phu quân có thể phái tinh nhuệ nhất đi làm nhiệm vụ này.Nhiệm vụ này cũng không cách nào sử dụng chiến cơ lôi đình.

Bởi vì chiến cơ lôi đình tuy mạnh nhưng nếu mạnh mẽ xông vào căn cứ Hoành Tu Hạ, nếu bị công kích phòng không bao trùm cũng chỉ có đường chết mà thôi.

Với tư cách là căn cứ của siêu cường quốc mạnh nhất thế giới trước tận thế, trình độ khoa học kỹ thuật của Mỹ không phải gia tộc Đảo Tân có thể so sánh được.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi lâu mới gật đầu nói nói:- Tôi biết rõ!

Tôi sẽ đích thân dẫn người đi thăm dò hiện trạng của căn cứ Hoành Tu Hạ.Đảo Tân Mỹ Nại nghe vậy sắc mặt đại biến lớn tiếng khuyên:- Không thể! !

Như vậy quá nguy hiểm! !

Phu quân đại nhân, như vậy thật sự là quá nguy hiểm.

Xin ngài nghĩ lại!Huyện Tĩnh Cương chỗ đó có hơn ba trăm vạn tang thi, trong Thần Nại Xuyên có chín trăm vạn tagn thi, trên đường đi còn phải đi qua rất nhiều thôn, thị trấn, có vô số tang thi.

Trừ tang thi ra thì rừng rậm của Nhật Bản còn có vô số biến dị thú, khi bọn họ đi vào rừng sẽ có vô số biến dị thú nghênh đón.Cho dù Nhạc Trọng mạnh như quỷ thần trong lòng của Đảo Tân Mỹ Nại thì nàng cho rằng nhiệm vụ này với Nhạc Trọng mà nói cũng là cửu tử nhất sinh.

Dù sao trăm vạn tang thi căn bản không phải vài người có thể chống lại được.Đảo Tân Mỹ Nại tuy không yêu Nhạc Trọng, thế nhưng mà quyền lực của nàng là do Nhạc Trọng hỗ trợ chống đỡ mà thành.

Hơn nữa Nhạc Trọng cũng tương đương với thần hộ mệnh của gia tộc Đảo Tân, một khi Nhạc Trọng tử vong, nàng cùng gia tộc Đảo Tân tình cảnh thật đáng lo.Nhạc Trọng quay đầu nhìn Diêu Diêu nói:- Không cần khuyên!

Ý tôi đã quyết.

Diêu Diêu, bảo hộ Kỷ Thanh Vũ giao cho em đấy.

Anh sẽ dẫn Bạch Tiểu Thắng, Tỉnh Điền Kinh Tử cùng một trăm bộ hạ đi chấp hành nhiệm vụ này.

Thủ hộ nơi này giao cho em!Diêu Diêu vốn là người tiến hóa nhanh nhẹn, sau đó phục dụng xà đản qua thì hiện tại đã là người tiến hóa lực lượng, nhanh nhẹn song thuộc tính.

Đồng thời đẳng cấp cường hóa của nàng đạt tới cấp 60, cũng là một cao thủ đỉnh cấp dưới trướng của Nhạc Trọng.

Lúc trước Diêu Diêu đối mặt với tứ giai Hỏa Diễm Điểu căn bản ngăn không được một trảo của nó, không phải nàng không được, mà là Hỏa Diễm Điểu quá mức đáng sợ.

Cơ hồ lập tức miểu sát nàng tại chỗ.- Ân!Diêu Diêu ôm thật chặt sinh vật bọc thép có chứa Kỷ Thanh Vũ bên trong và miệng nhỏ ứng một tiếng.Nhạc Trọng nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại nói ra:- Tôi muốn toàn bộ tinh hạch biến dị thú trong tay của cô.

Những tinh hạch này có tác dụng với tôi.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 753: Tinh Hạch Tứ Giai. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Vâng!Đảo Tân Mỹ Nại nhìn qua Nhạc Trọng cung kính ứng một tiếng, sau đó đem một hộp kim loại đưa cho Nhạc Trọng:- Đây chính là tinh hahcj mà gia tộc Đảo Tân tích lũy được.Gia tộc Đảo Tân tuy không biết tác dụng của tinh hạch, thế nhưng mà cũng thu thập đại lượng tinh hạch.

Tuy Đảo Tân Cửu Nghĩa nam nhân này chết trong tay phản đồ, thế nhưng mà hắn tuyệt đối là người thủ lĩnh hợp cách có năng lực nhìn xa trông rộng.Nhạc Trọng mở cái hộp xem xét, bên trong có mấy trăm khỏa tinh hạch, tinh hạch biến dị thú cấp hai có ba mươi khỏa, tinh hạch biến dị thú câp ba có ba khỏa.Tinh hạch biến dị thú cấp ba thì gia tộc Đảo Tân chỉ có một khỏa, bởi vì tiêu hao lớn lượng cao thủ giết chết biến dị thú đạt được.

Còn lại hai khỏa đều là mua từ tay của người sống sót khác.- Ồ!

Không đúng, đây là tinh hạch tứ giai!Nhạc Trọng nhìn qua viên tinh hạch màu đen to hơn bình thường thì chấn kinh..Một viên tinh hạch màu đen lớn bằng nắm tay, giống như lỗ đen có thể hút hết toàn bộ ánh sáng.

Nhạc Trọng cầm lấy tinh hạch cực lớn này và cảm thấy bên trong ẩn chứa lực lượng khủng bố, đây tuyệt đối là siêu cấp tinh hạch mà hắn có được.Biến dị thú tứ giai không phải là nhân loại có thể giết chết.

Hiển nhiên có người may mắn nhặt được tinh hạch này sau đó đem nó bán cho gia tộc Đảo Tân, cuối cùng rơi vào trong tay Nhạc Trọng.- Nhặt được bảo!"

Nhạc Trọng thoả mãn cười cười đem toàn bộ tinh hạch cất vào trong túi.Nhạc Trọng đem bốn bình tiến hóa hóa dược tề đưa cho Đảo Tân Mỹ Nại:- Cái này cho cô.

Đây là tiến hóa dược tề, sau khi phục dụng về thì có thể trở thành người tiến hóa.

Ở đây có bốn dược tề, xem như cảm tạ cô đưa tinh hạch.- Cái gì?

Có thể trở thành người tiến hóa?- Người tiến hóa! !

Đây là thứ giúp cho người ta trở thành người tiến hóa?- Gia chủ đại nhân, thỉnh ban cho tôi một lọ tiến hóa dược tề.

Ta nguyện ý cống hiến toàn lực và trung thành cho gia chủ đại nhân.- Gia chủ đại nhân, Bát Giác Kỳ Chính nguyện ý dâng toàn bộ trung thành cho ngài!"..."

Trọng thần dưới trướng Đảo Tân Mỹ Nại nhìn thấy Nhạc Trọng đem bốn tiến hóa dược tề đưa cho Đảo Tân Mỹ Nại thì trong nội tâm nóng lên nhao nhao lớn tiếng nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại hiến ân cần.

Hy vọng Đảo Tân Mỹ Nại có thể ban téến hóa dược tề cho bọn họ.

Những trọng thần này cũng biết ý nghĩa khi trở thành người tiến hóa, chuyện này đại biểu bọn họ sẽ mạnh hơn người cường hóa, có được kỹ năng mạnh hơn nữa.Đảo Tân Mỹ Nại đem bốn bình tiến hóa dược tề cất kỹ sau đó mỉm cười, có bốn bình tiến hóa dược tề này, nàng là có thể lôi kéo vài tên trọng thần duy trì địa vị của nàng trong gia tộc Đảo Tân.

Nàng nhìn Nhạc Trọng trong ánh mắt cũng mang theo một tia cảm kích, sùng bái cùng kính sợ.Sáng sớm ngày thứ hai, Nhạc Trọng liền dẫn Bạch Tiểu Thắng, Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý, Viên Thiên Cương và một trăm tên bộ hạ đi qua hướng huyện Tĩnh Cương.Phanh!

Phanh!

Phanh!Nhạc Trọng vừa đi vào trong rừng rậm, đột nhiên trong rừng rậm vang lên tiếng súng dày đặc.Bạch Tiểu Thắng nhíu mày và thân hình chớp động biến mất tại chỗ, chỉ chốc lát đã xuất hiện lần nữa đi tới bên người Nhạc Trọng:- Lão đại, hướng đông bắc có hai thế lực đánh nhau kịch liệt.Tên dẫn đường người Nhật Bản đi lên nói:- Đại nhân, nơi này là gần huyện Tĩnh Cương.

Ở chỗ này có rất nhiều căn cứ nhỏ.

Trước kia tôi đi tới nơi này rồi, Dã Lang Tổ là thế lực lớn nhất ở đây.

Bọn họ dưới trướng có hơn ba vạn người sống sót.

Chiến sĩ vượt qua năm ngàn.Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm hơi động và hạ đạt mệnh lệnh:- Đi nhìn một chút.Hơn trăm người dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng nhanh chóng tập hợp đội hình tiềm hành qua hướng đông bắc.Trong một sơn cốc có hai đoàn người chừng ba trăm người, là hai thế lực Nhật Bản đang điên cuồng chém giết, bọn họ đại bộ phận người trong tay cầm dao bầu, gậy tròn, dao phay, dưa hấu đao các loại.

Chỉ có không quá năm người dùng súng bắn nhau.Nhật Bản súng ống quản chế cũng thập phần nghiêm khắc.

Trong xã hội khó mà lấy được súng đạn.

Bởi vậy những người này đại bộ phận đều sử dụng vũ khí lạnh.Hai thế lực Nhật Bản này có một người thân cao hai mét, cầm trong tay một cây gậy sắt nặng chừng trăm cân, đem tất cả người chặn đường nện thành bánh thịt.

Hắn là người tiến hóa lực lượng, trong đám người tả xung hữu sát, cơ hồ như vào chỗ không người.- Giải quyết bọn chúng!Nhạc Trọng nhìn qua hai bên chiến đấu kịch liệt thì nhìn qua bọn người Tỉnh Điền Kinh Tử ra lệnh.- Dạ!Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý nhận được lệnh và ứng một tiếng sau đó nhanh chóng dẫn theo năm mươi người đi qua.Chiến cuộc hoàn toàn thiên về một bên, Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý cũng đã bị Nhạc Trọng sử dụng tiến hóa dược tề bồi dưỡng trở thành người tiến hóa.

Mà năm mươi thủ hạ dưới trướng của bọn họ đẳng cấp cường hóa cũng tăng tới trên 20, đồng thời trang bị thần ma cũng vô cùng hung hãn.Song phương tiếp xúc với bộ đội hai bên và lập tức tan tác, tên cầm lấy Lang Nha bổng thân cao hai mét bị Tỉnh Điền Kinh Tử một cước đá té trên mặt đất.Vũ Điền Chân Ý dùng thái đao cấp hai thật nhỏ chém giết người:- Đầu hàng không giết!

Đầu hàng không giết!Bộ hạ của Vũ Điền Chân Ý cũng rống to lên, mấy trăm tên phần tử vũ trang lập tức quỳ xuống đầu hàng Nhạc Trọng, đồng thời trong lòng run sợ nhìn qua Nhạc Trọng.Nhạc Trọng dẫn theo Tỉnh Điền Kinh Tử và những bộ hạ người Hoa vừa mới thu phục đánh tan chi quân đội này.

Ở bên cạnh hắn còn có Bạch Tiểu Thắng và những tinh anh từ Trung Quốc mang qua thì đứng nhìn.

Cả đám phần tử vũ trang này vô cùng sợ hãi nhìn qua bên này.Người cường hóa và người bình thường chênh lệch đúng là quá to lớn, lúc này chiến đấu Nhạc Trọng chỉ có ba người bị thương nhẹ, liền giết chết hơn ba mươi tên, kích thương hơn sáu mươi tên phần tử vũ trang, hoàn toàn đánh tan những phần tử vũ trang này.Người bình thường không có súng mà chính diện chiến đấu với người cường hóa chính là muốn chết, không có con đường thứ hai.Nhạc Trọng đi tới trước tên đại hán cao hai mét và ra lệnh:- Các người dẫn tôi tới căn cứ của mình đi!Tên tráng hán thân cao hai mét cầm lấy Lang Nha bổng có chút sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng liếc và vội vàng gật đầu nói:- Vâng!Được tên tráng hán này dẫn đường, đoàn người Nhạc Trọng đi vào trong Tiểu Sơn Thôn, Tiểu Sơn Thôn bốn phía có núi vây quanh, chỉ có một con đường đi thông ngoại giới.

Trong thôn có năm trăm người trai lẫn gái sống sót, bọn họ đều có chút sợ hãi nhìn qua đoàn người Nhạc Trọng.Nhật Bản là quốc gia có mật độ nhân khẩu cực cao, nhưng mà nhân khẩu của bọn họ đại bộ phận tập trung ở thành thị.

Rất sơn thôn nhỏ có nhân khẩu rất thưa thớt.

Bởi vậy trong Tiểu Sơn Thôn này tỷ lệ người sống sót cũng cao hơn.Đi vào trong biệt thự xa hoa nhất của Tiểu Sơn Thôn này, Nhạc Trọng quan sát tên tráng hán khôi ngô và hỏi:05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 754: Loạn Chiến Ban Đêm.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Anh tên là gì?Tên kia khôi ngô tráng hán nhìn Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí nói ra:- Tôi là Phúc Tỉnh Bản VôNhạc Trọng hỏi:- Dã Lang Tổ anh biết không?Phúc Tỉnh Bản Vô nghe được Dã Lang Tổ thì trong mắt hiện ra thần sắc kiêng kị.- Biết rõ!

Dã Lang Tổ là thế lực lớn nhất của huyện Tĩnh Cương, bọn họ có được bốn vạn người sống sót, hơn một vạn chiến sĩ.

Không có người nào là đối thủ của bọn họ cả.Nhạc Trọng hỏi:- Tổng bộ bọn chúng ở đâu anh biết không?- Biết rõ, trong rừng râm ác ma.Phúc Tỉnh Bản Vô sợ Nhạc Trọng không biết ý nghĩa của rừng rậm ác ma nên nói:- Rừng rậm ác ma là rừng rậm nằm sâu trong rừng ở hướng bắc.

Nơi đó là thành thị do Dã Lang Tổ thành lập, sở dĩ được gọi là rừng rậm ác ma.

Đó là bởi vì người tới gần đó trừ Dã Lang Tổ ra thì ai bị bắt lại sẽ biến thành nô lệ hoặc bị giết.Nghe Phúc Tỉnh Bản Vô giải thích, Nhạc Trọng đã hiểu tình huống của Dã Lang Tổ đại khái.Dã Lang Tổ trước tận thế là một hắc bang quy mô trung đẳng ở Nhật Bản, lúc ấy nó ở trước tận thế tại Nhật Bản sắp xếp không phải thượng đẳng.

Ngay cả huyện Tĩnh Cương cũng không phải hắc bang lớn nhất.Thời điểm thế giới biến dị, cao tầng Dã Lang Tổ đại bộ phận ra ngoài huyện Tĩnh Cương nghỉ phép, tránh được một kiếp phải chết.

Hắc bang ở Nhật Bản có tính tổ chức chặc chẽ, đẳng cấp sâm nghiêm.

Bọn họ nhanh chóng tổ chức một đám người sống sót thành lập thế lực.

Kết quả theo thời gian chuyển dời, cao tầng của Dã Lang Tổ mục nát sa đọa, từ tổ chức hắc bang phát triển thành thế lực xã hội.Trong rừng rậm ác ma, thành viên của Dã Lang Tổ là quý tộc, những người khác chỉ cần bị bắt sẽ biến thành nô lệ.Nhạc Trọng suy nghĩ một chút và trực tiếp ra lệnh:- Thì ra là như vậy.

Phúc Tỉnh Bản Vô, tôi phái anh đi tới Dã Lang Tổ thương lượng.

Nói rằng Nhạc Trọng cần mượn đường của bọn họ một chút.Phúc Tỉnh Bản Vô nghe vậy sợ tới mức thoáng cái quỳ trên mặt đất, đau khổ cầu khẩn Nhạc Trọng:- Đại nhân!

Cầu ngài tha mạng chó của tôi!

Nếu ngài phái tôi đi làm sứ giả.

Tôi nhất định sẽ bị Dã Lang Tổ giết chết.

Cơ hồ tất cả người phái đi làm sứ giả với Dã Lang Tổ đều bị giết chết, thế lực cũng bị chúng phái binh tiêu diệt và chiếm đoạt, van cầu ngài tha tôi một mạng.- Hung tàn như vậy!Nhạc Trọng nghe vậy thì nhíu mày, hắn thật không ngờ Dã Lang Tổ lại hung tàn như thế, vậy mà giết toàn bộ sứ giả.Nói như vậy trừ đồ tể ra, có rất ít người thật sự giết sứ giả của thế lực khác.

Như vậy ý nghĩa đoạn tuyệt khả năng ngoại giao với người khác.

Chỉ cần thủ lĩnh có tầm nhìn xa không ai làm thế, đương nhiên cũng có không ít tên điên.- Đi xuống đi!Nhạc Trọng phất phất tay cho Phúc Tỉnh Bản Vô lui ra và suy nghĩ.Màn đêm buông xuống, Nhạc Trọng một mình một người rời khỏi thị trấn nhỏ và đi tới rừng rậm ác ma.

Hắn muốn một người đi tìm hiểu hư thật của Dã Lang Tổ.Trong bóng đêm này, Nhạc Trọng cảm giác hắn giống như dung nhập vào đêm tối, hắn hành tẩu cơ hồ vô thanh vô tức, tầm mắt cũng rõ hơn ban ngày, thính giác cũng mở rộng đến cực hạn.Oanh!

Oanh!

Oanh!Thời điểm Nhạc Trọng tiềm hành đi vào rừng rậm tới gần thành trì của Dã Lang Tổ thì nhìn thấy những chiếc trực thăng vũ trang hổ thức đang điên cuồng bắn hỏa tiễn xuống dưới, đem kiến trúc trong thành trì bắn tan nát.Trong rừng rậm nên thành trì của Dã Lang Tổ đều dùng gỗ mà chế tạo thành, dưới hỏa tiễn của trực thăng vũ trang hổ thức bắn phá điên cuồng như vậy, hỏa diễm nóng rực nhanh chóng thôn phệ cả thành trì này.Vô số người Nhật Bản sống sót chạy ra khỏi các gian phòng hoặc bị lửa thiêu thành than cốc.

Tiếng kêu thảm thiết khôn ngừng vang vọng chung quanh.Đột nhiên lúc này có một viên đạn được kỹ năng cường hóa súng bắn vào trong bình xăng của trực thăng vũ trang, oanh một tiếng vang thật lớn, trực thăng vũ trang trực tiếp bị bắn nát, hóa thành một hỏa cầu trên trời rơi xuống đất.Phanh!Lại có một viên đạn trải qua kỹ năng cường hóa súng bắn xuyên qua kính thủy tinh của trực thăng, bắn chết hai tên điều khiển trực thăng kia.

Trực thăng vũ trang cũng lung la lung lay rơi rơi xuống mặt đất.Hai tên người cường hóa cao cấp sử dụng kỹ năng cường hóa súng bắn tan hai chiếc trực thăng, sau một khắc vô số hoả tiễn lập tức bao phủ vị trí của hai người này.Đồng thời một gã tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc mang kỹ năng nhìn ban đêm, ăn mặc áo chống đạn tiên tiến, đeo mũ bảo hiểm, cầm súng trường trong tay, trang bị đến tận răng từ trên trực thăng nhìn xuống Dã Lang Tổ, lập tức bắn điên cuồng vào vị trí của Dã Lang Tổ đang tấn công.Tiếng súng, pháo tiếng vang động trời cao, Dã Lang Tổ sáng tạo thành thị đã bị tiếng súng và lửa bao phủ.

Trong Dã Lang Tổ không chỉ có ít súng đạn, khuyết thiếu vũ khí hạng nặng, hỏa lực bạc nhược yếu kém, căn bản không phải là đối thủ của tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc đang tấn công.Bên ngoài tòa thành trì này có sông đào bảo vệ thành, tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc nhanh chóng bắt một cây cầu bằng thép, lập tức bò qua thành trì.Oanh! !Thời điểm tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc têến vào cửa thành trì, Dã Lang Tổ lập tức điều khiển kíp nổ cho nổ quả bom đặt từ trước, tiếng nổ mạnh mẽ vang lên, thoáng cái thôn phệ hơn trăm tên tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc.- Thật hung hãn!Nhạc Trọng thấy một màn như vậy khẽ chấn động.

Nếu như hắn dẫn người tấn công Dã Lang Tổ, chỉ sợ cũng đã ăn thiệt thòi.Tiếng nổ mạnh như vậy cũng chấn nhiếp chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc một hồi, rất nhanh những tên chiến sĩ khác lập tức tấn công vào trong thành trì, phối hợp với trực thăng trên cao chiếm cứ cao điểm.Trực thăng vũ trang trên bầu trời giống như tử thần không ngừng thu gặt tính mạng của người ta, đem trọn tòa thành thị đánh tan nát, vô số người Nhật Bản sống sót đang kêu rên thảm thiết trong thành thị.Nhạc Trọng ở xa xa trên đại thụ nhìn qua một màn này và rùng mình.Đây chính là một quân đoàn tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đấy.

Mạnh như Nhạc Trọng cũng không cách nào chính diện tiêu diệt một quân đoàn của Thiên Đường Thần Quốc.

Trên bầu trời còn có hai mươi hai trực thăng vũ trang đang điên cuồng nổ súng.- Dã Lang Tổ xong đời!Nhạc Trọng nhìn qua hỏa diễm đang thôn phệ thành thị thì cảm khác nói một câu.Dã Lang Tổ tuy được xưng có một vạn chiến sĩ tinh nhuệ, nhưng mà so với hai ngàn tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc thì quả thật không chịu nổi một kích Trang bị, ý chí chiến đấu, kỹ năng chiến đấu của hai bên không cùng cấp bậc.Trừ đặc chiến doanh dưới trướng của Nhạc Trọng ra, lính tinh nhuệ của hắn so với quân của Thiên Đường Thần Quốc thì lực lượng ngang nhau, thậm chí còn yếu hơn một chút, song phương chênh lệch chủ yếu ở phương diện trang bị.

Trực thăng vũ trang dưới trướng Nhạc Trọng quá ít.

Dù sao trực thăng vũ trang của Trung Quốc không nhiều bằng Âu Mĩ.Lúc này chiến sĩ của Dã Lang Tổ đã hoàn toàn sụp đổ, cho dù Nhạc Trọng gia nhập chiến đấu cũng chỉ giết được chừng trăm tên tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc mà thôi, không cẩn thận có khả năng bị tiêu diệt tại chỗ.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 755: Bốn Quỷ Thần Của Cao Thiên Nguyên. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDúng lúc này dị biến xảy ra, từ trong núi nhỏ đột nhiên có mười hai chiếc trực thăng rắn hổ mang, hai mươi bốn trực thăng vũ trang Ninja gia nhập chiến đoàn, điên cuồng bắn phá với trực thăng vũ trang hổ thức.Đồng thời trong ngọn núi nhỏ xuất hiện tám cửa động, từ bên trong có năm ngàn tên quân đội mặc trang bị đội tự vệ xông qua cầm súng trường hung hăng chọc sau lưng Thiên Đường Thần Quốc một đao.Lúc này bộ chỉ huy của Thiên Đường Thần Quốc chỉ có năm trăm tên tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả là đội cường hóa tinh anh tạo thành, bọn họ thoáng bao phủ tất cả thông đạo và điên cuồng công kích đội vũ trang của Nhật Bản.Một viên đạn pháo sáng bắn lên bầu trời đêm đen kịt, năm trăm tên tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả đại bộ phận đều chuyển qua chức nghiệp binh sĩ cả.

Tuy bọn họ chỉ có năm trăm người nhưng sức mạnh lại mạnh tới đáng sợ, mỗi một người đều có kỹ năng sở trường súng ống.

Ở trong bóng tối vẫn có sức chiến đấu vô cùng kinh người.Năm ngàn tên chiến sĩ mặc quân phục đội tự vệ Nhật Bản binh dùng binh lực gấp mười lần tấn công năm trăm người của Thiên Đường Thần Quốc, bị tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc hoàn toàn áp chế, cơ hồ vừa thấy mặt đã chết ba trăm người.

Những người còn lại bị áp chế gắt gao, mỗi một khắc đều có người Nhật Bản bị bắn chết.Nhạc Trọng nhìn qua năm trăm tên chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc có thể áp chế năm ngàn quân Nhật Bản thì nội tâm chấn động:- Thật mạnh!

Quân của Thiên Đường Thần Quốc không ngờ mạnh tới mức này.

Đúng rồi, bọn họ nhất định là chuyển chức, bọn họ ở Tân Thủ thôn chuyển chức.

Nói cũng đúng, tại Châu Âu bên kia Thiên Đường Thần Quốc đã nắm giữ một Thân Thủ thôn của hệ thống thần ma rồi.Những chiến sĩ mặc quân phục đội tự vệ Nhật Bản so sức chiến đấu còn kém hơn quân tinh nhuệ của Nhạc Trọng, nhưng cũng là chiến sĩ tinh nhuệ mạnh mẽ hơn đa số quân của Nhạc Trọng, có thể so với quân tinh nhuệ của Ngô Nham Hoành tại Thái Lan.

Dùng binh lực gấp mười lần vây công tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lại bị đè đánh, chuyện này làm cho Nhạc Trọng chính thức nhìn rõ binh sĩ sau khi chuyển chức là đáng sợ tới mức độ nào.Trên bầu trời, đột nhiên trực thăng vũ trang rắn hổ mang, trực thăng Ninja dưới uy thế hỏa lực đã tiêu diệt được năm chiếc trực thăng hổ thức.Còn sót lại mười bảy trực thăng vũ trang hổ thức thoáng cái khôi phục tinh thần lập tức tập trung hỏa lực bắn qua trực thăng vũ trang rắn hổ mang, Ninja.Mười bảy trực thăng vũ trang hổ thức của Thiên Đường Thần Quốc lập tức giết qua số trực thăng vũ trang không rõ lai lịch, thế nhưng mà người chiến đấu của chúng thể hiện sức chiến đấu đáng sợ, chúng làm ra đủ loại phối hợp tinh diệu, đem từng trực thăng của Nhật Bản phá hủy thật nhiều.Trên bầu trời, thỉnh thoảng có từng đoàn ánh sáng của hỏa tiễn chớp động, từng đoàn từng đoàn hỏa cầu khổng lồ từ trên bầu trời rơi xuống, đó là dấu vết của những trực thăng vũ trang bị phá hủy.Đại bộ phận trực thăng bị đánh rơi đều là trực thăng vũ trang không rõ lai lịch của Nhật Bản, cũng có vài chiếc trực thăng vũ trang hổ thức bị Nhật Bản bắn rơi.Tuy bị đánh lén nên ăn thiệt thòi nhỏ, thế nhưng mà tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc tố chất chiến đấu vô cùng cường hoành, trang bị tốt, từng bước khôi phục thế trận.Đồng thời tinh nhuệ đánh vào trong Dã Lang Tổ, tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lập tức lui về.

Một khi những quân đội tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lui về sau.

Bọn họ hoàn toàn thay đổi thế cục, có thể từ thủ biến công.Nhạc Trọng nhìn qua tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc ở xa xa nắm giữ thế cục trận đấu thì nội tâm rùng mình.- Thật đáng sợ!

Tân Thủ thôn của hệ thống thần ma mình nhất định phải nắm giữ.Tân Thủ thôn trong hệ thống thần ma Nhạc Trọng trước mắt chỉ biết ở tại thành phố Lôi Giang bên kia có một, hắn từ trong miệng tù binh Thiên Đường Thần Quốc biết được trong Thiên Đường Thần Quốc ở Châu Âu có một Tân Thủ thôn tồn tại.

Không lâu trước kia vừa mới đoạt được từ tay thế lực khác.Bởi vì ở Châu Âu nắm giữ được Tân Thủ thôn trong hệ thống thần ma, những tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả mới có sức chiến đấu mạnh mẽ như vậy.

Dùng năm trăm người chống lại năm ngàn quân tinh nhuệ mà còn có thể áp chế gắt gao.Trên một sườn núi đen kịt kia, lẳng lặng có ba nam một nữ bốn người đang đứng.

Bốn người kia trên người tỏa ra khí tức cường hoành, phía sau bọn họ hai mươi mét có ba mươi sáu tên nam tử mặc quan bào Nhật Bản cung kính đứng đấy, còn có mười hai nữ nhân ăn mặc quần áo phục vụ.Tên nam tử cao hai mét, khôi ngô như gấu, hai mắt như điện.

Tóc ngắn, trên mặt, trên tay trải rộng vết thương và ánh mắt sáng quắc lên, vô cùng hưng phấn nói ra:- Thật mạnh!

Không hổ là thế lực cường đại nhất của Châu Âu nhất, Thiên Đường Thần Quốc đúng là mạnh mẽ.

Lại có thể dùng năm trăm người đánh bại năm ngàn quân của Cao Thiên Nguyên chúng ta.Người tráng hán này chính là một trong sáu đại quỷ thần của Cao Thiên Nguyên, Phách Long Quỷ Tà Mã Bất Phá.

Hắn chính là người tiến hóa lực lượng, nhanh nhẹn, cường độ ba thuộc tính, đẳng cấp cường hóa cấp 69, có được kỹ năng cấp hai biến thân long nhân.

Đã từng một mình tiêu diệt một căn cứ ba ngàn người, lẻ loi một mình tiêu diệt hai đội tự vệ, sức chiến đấu cực kì khủng bố.Một gã dáng người bình thường.

Tướng mạo bình thường, nhuộm tóc vàng, tuổi chừng hai mươi hai mốt tuổi ôm một khẩu súng ngắm chim ưng của Nhật Bản nhìn chằm chằm vào mấy chiếc trực thăng hổ thức:- Thiên Đường Thần Quốc đúng là rất mạnh, nếu luận thế lực thì Cao Thiên Nguyên cũng không phải đối thủ của chúng, nhưng mà đây là Nhật Bản, bọn chúng mạnh hơn nữa thì binh lực đưa tới Nhật Bản cũng có hạn.

Hôm nay chúng ta nên cho bọn chúng giáo huấn, lại cho bọn chúng biết rõ Nhật Bản chúng ta mạnh thế nào.

Anh Thắng, động thủ đi!

Giết sạch bọn chúng, cho chúng nhìn thấy lực lượng chính thức của Cao Thiên Nguyên chúng ta.Nam nhân ôm súng ngắm chim ưng Nhật Bản chính là một trăm sáu quỷ thần của Cao Thiên Nguyên, Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã.

Hắn là người tiến hóa tinh thần, nhanh nhẹn song thuộc tính, đẳng cấp cường hoa cấp 64.

Có được kỹ năng sở trường súng ngắm cấp hai, cường hóa súng cấp hai.

Hắn có thể nói là tay súng bắn tỉa mạnh nhất trong Cao Thiên Nguyên,được súng ngắm chim ưng hổ trợ, hắn có thể một súng bắn bắn trúng một chiếc xe tăng ngoài ba dặm.

Rất nhiều địch nhân của Cao Thiên Nguyên bị hắn một súng bắn chết.Một gã đeo kính mắt, màu vàng tóc ngắn.

Tướng mạo anh tuấn, mặc âu phục thẳng, nhìn qua có vẻ đứng đắn gật đầu và nói ra:- Động thủ!

Theo kế hoạch, toàn lực tiêu diệt bọn chúng!Người đem kính tóc vàng này chính là một trong sáu quỷ thần của Cao Thiên Nguyên, Nhất Không Quỷ Thần Khi Anh Thắng.

Hắn chính là người tiến hóa tinh thần, nhanh nhẹn, sức sống ba thuộc tính, đẳng cấp cường hóa 67, có được kỹ năng cấp hai thao túng không khí.Thần Khi Anh Thắng thoáng cái nhận được lệnh.

Bốn gã quỷ thần của Cao Thiên Nguyên chợt mang theo bộ hạ của mình tỏa ra chung quanh.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 756: Bốn Quỷ Thần Của Cao Thiên Nguyên. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnKim Xuyên Tương Mã rất nhanh đã nhắm thẳng vào trực thăng vũ trang hổ thức trên bầu trời và phát động kỹ năng cường hóa súng và bóp cò.- Đi chết đi!

Cặn bã!Một đạo lưu quang từ trong súng ngắm chim ưng nhắm thẳng vào trong chiếc trực thăng vũ trang hổ thức và sau đó tiếng nổ mạnh vang lên, từng mảnh vỡ vụn không ngừng tán lạc ra chung quanh.Đây không phải là bắn vào bình xăng của trực trăng vũ trang hổ thức, mà là trực tiếp bắn vào động cơ của trực thăng và nổ tung.

Nếu luận uy lực, viên đạn của Kim Xuyên Tương Mã được kỹ năng cường hóa súng cấp hai gia trì còn mạnh hơn cả hỏa tiễn.Một kích phá hủy một chiếc trực thăng vũ trang hổ thức, thân hình Kim Xuyên Tương Mã chợt chớp động và biến mất tại chỗ.Sau một khắc vô số hỏa tiễn bao phủ khu vực này, nhưng ngay cả cọng lông của Kim Xuyên Tương Mã cũng không bị thương.Phách Long Quỷ Tà Mã Bất Phá thì phát động kỹ năng biến thân long nhân, hắn trong nháy mắt thân thể bao phủ lân giáp đen kịt, xuất hiện một cái lông vũ, hai tay dài ra hơn mười cm và có móng vuốt sắc bén của rồng.Tà Mã Bất Phá biến thân trở thành long nhân thì giống như ma quỷ không ngừng nhảy vào trong tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc và chém giết điên cuồng.

Hắn biến thân trở thành long nhân thì tốc độ nhanh đến cực điểm, đạt tốc độ gấp hai mươi bốn người bình thường và không ngừng tiêu diệt địch nhân.Nhưng mà tốc độ của Tà Mã Bất Phá cực kỳ biến thái, ở trước xạ kích điên cuồng của bốn trăm tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc vẫn có không ít viên đạn bắn lên người của hắn.

Nhưng mà những viên đạn này không ngừng rơi xuống đất, không cách nào tổn thương hắn mảy may.Mấy hô hấp qua đi thì Tà Mã Bất Phá nhảy vào trong nơi đóng quân tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc, móng vuốt của hắn nhanh chóng vỗ lên đầu của chiến sĩ tinh nhuệ, trực tiếp đánh bay đầu lâu của tên chiến sĩ này.Không quá mười giây, ở trên tiền tuyến tài quyể giả của Thiên Đường Thần Quốc đã bị Tà Mã Bất Phá một người tàn sát sạch sẽ.Oanh!

Oanh!Đột nhiên một viên pháo cối bắn vào trong chỗ của Tà Mã Bất Phá vừa đúng, vượt qua một trăm tên chiến sĩ đội tự vệ của Nhật Bản bị áp chế, sử dụng súng phóng lựu bắn điên cuồng qua phía Tà Mã Bất Phá.

Vô số súng phóng lựu và pháo cối nhanh chóng bao phủ khu vực này, thôn phệ Tà Mã Bất Phá vào bên trong.Bụi mù còn chưa tán đi, Tà Mã Bất Phá giống như mũi tên bén nhọn xông lên trước, thoáng cái nhảy vào trong doanh địa của Thiên Đường Thần Quốc, tiện tay đánh ra giống như ác ma đánh bay tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc, không có chút nào ảnh hưởng và nổ tung.Tà Mã Bất Phá quả thật giống như nổ tung lên, đồng thời còn bị súng phóng lựu nổ thẳng vào trận địa, nhưng mà cường độ thân thể của hắn cực cao.

Hơn nữa biến thân long nhân lực phòng ngự tăng lên thật lớn, cho dù bị súng phóng lựu trúng mục tiêu nổ cháy đen tay trái cũng vô cùng đau đớn.Dưới công kích điên cuồng của Tà Mã Bất Phá thì tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc bắt đầu sụp đổ, phóng tuyến mà bọn họ cấu trúc đã bị Tà Mã Bất Phá xé mở một lỗ hỏng.Mười hai tên người cường hóa đẳng cấp vượt qua cấp 40 của Cao Thiên Nguyên đi theo sau lưng Tà Mã Bất Phá tấn công qua lính của Thiên Đường Thần Quốc, dưới các loại kỹ năng của bọn họi, một gã chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc trực tiếp bị oanh sát.- Cao Thiên Nguyên vạn tuế!- Đại Nhật Bản đế quốc vạn tuế!- Cao Thiên Nguyên vạn tuế!"..."

Thấy cường giả mở đường thì binh sĩ Nhật Bản sĩ khí đại chấn gào thét lớn, sau đó phát động tấn công vào Thiên Đường Thần Quốc.Tà Mã Bất Phá với tư cách chủ lực công thành, Thần Khi Anh Thắng mang theo đội dị năng đi ám sát cường giả của Thiên Đường Thần Quốc.Rất nhiều thẩm lí và phán quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc trực tiếp bị pháo không khí bắn xuyên tim, hoặc là bị một viên đạn bắn trúng tim mà chết.

Cơ hồ không gì không hủy.Lúc này vây quét tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc thì bốn quỷ thần của Cao Thiên Nguyên Tứ cũng xuất động, nữ nhân duy nhất là Thiên Cung Anh cũng đã hành động.Thiên Cung Anh có mái tóc dài thắt đuôi ngựa, ăn mặc một thân hắc y, tướng mạo tinh xảo tuyệt luân tuy nhiên mặt lại không có chút thần thái, dáng người đầy đặn, bộ ngực như muốn phá áo mà ra, dáng người gợi cảm tuyệt luân.Thiên Cung Anh là người tiến hóa tinh thần, nhanh nhẹn song thuộc tính, đẳng cấp cường hóa đạt tới cấp 66.

Nàng có được kỹ năng tiềm hành cấp hai, cùng với năm loại nhẫn thuật (Ninja), là những kỹ năng chủ động mạnh mẽ.

Tiềm hành cấp hai có thể giúp nàng không bị phát giác trong đêm tối, đồng thời nàng di động cũng làm vặn vẹo cảm giác của người ta, chỉ cần nàng không phát động công kích sẽ rất khó bị phát giác.

Nếu như nàng đứng yên bất động, cho dù là người tiến hóa tinh thần như Nhạc Trọng cũng không cách nào phát hiện sự tồn tại của nàng.Thiên Cung Anh giống như u linh trong bóng tối vô thanh vô tức chém giết chiến sĩ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc, hoặc là một đao xuyên tim, hoặc là một đao cắt cổ.Tuy không bằng Phách Long Quỷ Tà Mã Bất Phá tràn ngập khí phách, nhưng ma Thiên Cung Anh giết cường giả của Thiên Đường Thần Quốc không ít.Bốn quỷ thần của Cao Thiên Nguyên Tứ chiến lực vô song, lại là người tiến hóa cao cấp.

Khi bọn họ vừa gia nhập chiến đấu, tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc chết tổn thương thảm trọng.

Thế cục cũng vì bốn người liên thủ mà thay đổi.Đương nhiên nếu chỉ có bốn đại quỷ thần của Cao Thiên Nguyên Tứ thì không được, trước mặt hai mươi bốn trực thang vũ trang, hơn nữa có ba ngàn tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc bọn họ chỉ có đường tránh né mũi nhọn.

Nhưng mà hiện giờ phía sau bọn họ có năm ngàn quân, bầu trời còn có ba mươi trực thăng vũ trang mà không trợ giúp, dưới tình huống như vậy, bọn họ vẫn có năng lực chiến thắng một trận.- Thật mạnh!

Những tiểu quỷ Nhật Bản này quá mạnh.Nhạc Trọng nhìn Tà Mã Bất Phá và bốn gã quỷ thần của Cao Thiên Nguyên trong mắt hiện ra nét khiếp sợ.

Bốn tên quỷ thần của Cao Thiên Nguyên đúng là mạnh mẽ, một người suất lĩnh một tiểu đội.Thế giới rộng lớn khôn cùng, cường giả như mưa, thiên tài như mây, ở trong tận thế mỗi vùng đất đều có thiên tài mạnh mẽ.

Bốn gã quỷ thần của Cao Thiên Nguyên chính là thiên tài trong thiên tài của Nhật Bản, bọn họ là cường giả đỉnh cấp nhất của Nhật Bản.

Nhạc Trọng nhìn qua đám quỷ thần của Cao Thiên Nguyên và trong mắt hiện ra sát ý:- Phải tiêu diệt bọn chúng!Sức chiến đấu của đám quỷ thần Nhật Bản này quá mức mạnh mẽ, nếu như để bọn họ sống sót, sau này có lẽ sẽ trở thành địch nhân mạnh mẽ của Nhạc Trọng.

Dù sao một núi không thể có hai hổ, Nhạc Trọng ở chỗ này muốn có nhiều tài nguyên hơn nữa.

Cũng chỉ có thể cướp lấy tài nguyên của người khác mà thôi.- Uy hiếp lớn nhất chính là súng bắn tỉa!Nhạc Trọng nhìn qua trực thăng vũ trang trên bầu trời bị súng bắn tỉa bắn vào là nổ tung.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 757: Chém Giết Thương Quỷ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã lực phá hoại quá kinh khủng, mà hắn lại có kỹ năng cường hóa súng, cho dù mạnh như Nhạc Trọng cũng có khả năng bị một viên đạn bắn chết.Nhạc Trọng nhìn qua đạo quang mang trong bóng tối.Nhạc Trọng cũng thường xuyên trở thành nhân vật bắn tỉa, hắn cũng nhanh chóng đoán ra vị trí của Kim Xuyên Tương Mã đang ở đâu, chính hắn chọn một hướng.

Sau đó triệu hồi phân thân, cho phân thân đuổi theo một hướng.Nhạc Trọng triệu hoán ra phân thân, hắn cũng có tầm mắt của phân thân, nhưng mà không có cảm giác sâu sắc mà thôi.Nhạc Trọng lúc này dự định chạy về phương xa, vừa quan sát bầu trời, chờ đợi ánh sáng xạ kích..Qua chừng năm phút sau, một tia sáng bắn thẳng vào trong trực thăng vũ trang hổ thức.- Chính là chỗ này!Nhạc Trọng nhìn qua dị quang trên sườn núi và nhanh chóng phát động kỹ năng Ảnh Bộ.

Tốc độ tăng nhanh tới cực điểm, như quỷ mị hiện ra ở chỗ khác.Phân thân của Nhạc Trọng cũng tiến lên sườn núi nhỏ..Rất nhanh đạo hào quang kia bắn tới, sơn thể chấn động, vô số đá lăn, đoạn mộc lăn xuống.- Phát hiện!Tầm mắt bản tôn Nhạc Trọng nhìn thấy trog Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã của Cao Thiên Nguyên mang theo mười hai thủ hạ di chuyển.

Trong mắt của hắn hiện ra thần sắc vui mừng và nhanh như điện lao qua phía Kim Xuyên Tương Mã.- Địch nhân!

Giết hắn!Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã với tư cách một trong lục quỷ thần của Cao Thiên Nguyên thì đúng là vô cùng cường hoành, hắn có được kỹ năng nhìn vật trong bóng tối, hắn nhanh chóng phát hiện ra Nhạc Trọng, hét lớn một tiếng, dùng súng bắn tỉa bắn vào Nhạc Trọng.Kim Xuyên Tương Mã vừa nhắm thì Nhạc Trọng liền sinh ra một cổ cảm giác nguy hiểm cực độ, hắn có thể cảm giác được nếu như bị Kim Xuyên Tương Mã bắn trúng, cho dù cường độ thân thể cao 194 điểm, mặc áo giáp da thú biến dị cấp ba, phòng hộ phục cấp bốn, lại có kỹ năng phòng ngự bị động thân thể sắt thép cũng không ngăn được.Nhạc Trọng trực tiếp lóe lên và nấp ra sau đại thụ, mượn nhờ đại thụ, bụi cỏ yểm hộ không ngừng tới gần Kim Xuyên Tương Mã.- Thật nhanh!

Không ngờ hắn còn nhanh hơn cả người tiến hóa nhanh nhẹn như mình!Kim Xuyên Tương Mã nhìn thấy Nhạc Trọng tránh vào rừng nhiệt đới thì rùng mình.Mười hai bộ hạ đi theo bên người của Kim Xuyên Tương Mã chính là hộ vệ của hắn, đều có kỹ năng cấp ba, đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 40.Trong đó một người cường hóa vỗ lên mặt đất, phát động kỹ năng thao túng thực vật, một cây mây mọc dài ra, giống như kim chỉ nam tiến qua phía Nhạc Trọng.Mười một bộ hạ bên người của Kim Xuyên Tương Mã lập tức theo hướng cây mây chỉ thị bắn điên cuồng qua phía bên kia.

Bọn họ biết rõ cường giả có tốc độ biến thái như Nhạc Trọng dùng súng trường bắn tốt hơn súng ngắm.

Bởi vì bọn họ không cách nào tập trung vị trí của Nhạc Trọng, chỉ có thể bắn rải đạn như mưa mới bắn trúng Nhạc Trọng.Kim Xuyên Tương Mã cầm súng ngắm chim ưng và tập trung toàn bộ tinh khí thần vào, hắn mơ hồ cảm giác được Nhạc Trọng là cao thủ đồng đẳng cấp với hắn, cho nên cơ hội chỉ có thể bắn được một viên đạn mà thôi.- Thật sự là lợi hại!Kim Xuyên Tương Mã mặc dù không có bắn nhưng vẫn mang áp lực to lớn cho Nhạc Trọng, hắn có thể thời khắc cảm giác được nguy hiểm.

Một khi hắn hơi không cẩn thận sẽ bị một viên đạn bắn vào người, hắn bị bức bách phỉa tiến hành di động cao tốc không dám dừng lại.Nhạc Trọng mấy lần thăm dò tính tiếp cận Kim Xuyên Tương Mã.

Cận chiến nhỏ yếu, đây là nhược điểm của súng bắn tỉa.

Bởi vì cường giả bắn tỉa đều hao phí điểm kỹ năng của mình vào cường hóa các kỹ năng bắn tỉa, bởi như vậy năng lực cận chiến của bọn họ rất kém.Nhạc Trọng vừa mới tiếp cận khoảng cách nhất định liền cảm giác được một cảm giác nguy hiểm cực độ.

Trong lòng của hắn phát lạnh, thân thể uốn éo và lui vào trong đại thụ.Phanh!Một chùm sáng bắn vào vị trí mà Nhạc Trọng vừa mới lao tới.

Nếu như Nhạc Trọng trực tiếp tiến lên một bước, hắn sẽ bị chùm sáng này xuyên qua, dù không chết cũng trọng thương.Nhạc Trọng né qua một kích đoạt mạng này, hắn rút súng trướng bên người ra điên cuồng xạ kích Kim Xuyên Tương Mã bên kia.Hai tên người cường hóa trên cấp 40 sử dụng kỹ năng bình chướng niệm động lực thủ hộ bên người Kim Xuyên Tương Mã, ngăn cản vô số viên đạn bắn vào Kim Xuyên Tương Mã.Viễn chiến có Kim Xuyên Tương Mã, phòng ngự là bộ hạ của Kim Xuyên Tương Mã, phối hợp vô cùng ăn ý.

Kim Xuyên Tương Mã nếu bị người ta cận thân, ngay cả rất nhiều cao thủ cấp thần linh của Cao Thiên Nguyên đều có thể dễ dàng giết hắn.

Thế nhưng mà một khi bị hắn và tiểu đội này kéo dài khoảng cách, cho dù là Phách Long Quỷ Tà Mã Bất Phá cũng chỉ có thể tránh lui ra thật xa, khó có thể cận thân.- Thật mạnh!

Nhưng mà mày phải chết!Nhạc Trọng một lui ra sau, hai tay ánh lửa chớp động và phát động kỹ năng ma viêm cấp hai, hai trường mâu hỏa diễm hủy diệt lập tức oanh kich vào Kim Xuyên Tương Mã.- Coi chừng!Sắc mặt của Kim Xuyên Tương Mã đại biến hét lớn một tiếng sau đó lăn một vòng tại chỗ, lăn ra sau một tảng đá lớn.Hai đạo trường mâu ma viêm lập tức đâm thẳng vào niệm động bình chướng của hai tên kia, niệm động bình chướng bị xé rách và hỏa diễm nhanh chóng thôn phệ hai tên này.Hai tên cường giả thao túng niệm động lực mạnh mẽ bị hỏa diễm thiêu đốt kêu thảm thiết, sau đó lập tức hóa thành tro tàn.Nhìn thấy một màn này, sắc mặt mỗi người đại biến, bọn họ nhao nhao tìm kiếm công sự che chắn.Kim Xuyên Tương Mã trôn ra sau tảng đá lớn và hét lên:- Vị bằng hữu kia!

Tôi là Cao Thiên Nguyên Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã.

Tại sao anh công kích tôi?

Anh hẳn không phải là người của Thiên Đường Thần Quốc, sứ đồ của Thiên Đường Thần Quốc, thần sứ xếp hạng trước 10 đều tập trung ở Châu Âu, Châu Mỹ, Châu Phi, Ấn Độ, vùng Trung Đông, chỉ cần anh gia nhập Cao Thiên Nguyên, tôi nguyện ý đề cử anh làm quỷ thần của Cao Thiên Nguyên.

Sau khi anh trở thành quỷ thần của Cao Thiên Nguyên thì đồ ăn, nữ nhân mặc anh lựa chọn.

Cho dù anh muốn cái gì thì Cao Thiên Nguyên sẽ cung cấp cho anh.

Cho anh đạt được hưởng thụ như quý tộc trước tận thế.Tốc độ siêu cấp biến thái, lại có kỹ năng thao túng hỏa diễm mạnh mẽ, Kim Xuyên Tương Mã nhanh chóng đoán ra mình không phải đối thủ của Nhạc Trọng.

Hắn lập tức điều chỉnh sách lược bắt đầu khuyên bảo Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng mạnh như vậy thì chính là đối tượng tất cả thế lực đều hoan nghênh.Nhạc Trọng im lặng và tay phải co hỏa diễm nhanh chong ném vào vị trí của Kim Xuyên Tương Mã.Kim Xuyên Tương Mã có kỹ năng cảm ứng nguy hiểm, hắn thoáng cảm ứng được nguy hiểm bao phủ toàn thân, hắn như mũi tên lap thẳng ra ngoài.Hỏa diễm phong bạo khủng bố kia bao phủ vị trí Kim Xuyên Tương Mã vừa đứng, tảng đá lớn kia lập tức bị đốt thành dung nham đỏ rực, đồng thời có bốn g bộ hạ tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên lập tức bị hỏa diễm phong bạo này đốt thành tro tàn.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 758: Chiến Thiên Cung Anh. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnKim Xuyên Tương Mã cũng là người tiến hóa nhanh nhẹn, nhưng mà vai trái của hắn vẫn bị hỏa diễm thiêu đốt, một đoàn hỏa diễm này nhanh chóng lan tới tóc của hắn.- Ah! !

Cứu tôi!

Cứu tôi!Kim Xuyên Tương Mã sắc mặt đại biến, hắn không ngừng dùng tay vỗ đầu và vai trái và kêu lên thảm thiết.- Đi chết đi!Nhạc Trọng mấy lần chớp động xuất hiện ở trước người của Kim Xuyên Tương Mã tâm thần thất thủ, rút Ngạc Nha Cứ Nhận ra vung lên, ánh đao chớp động, đầu của Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã phóng lên trời, một quỷ thần cực kỳ cườn hoành của Nâật Bản bị chết dưới đao của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng một đao chém đầu của Kim Xuyên Tương Mã và điểm một ngón tay qua một tên hộ vệ, một đoàn hỏa cầu bắn thẳng vào người của tên cao thủ này, hắn lập tức bị đốt thành tro tàn.- Chạy mau!Bảy tên tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên còn sót lại lập tức hét to lên sau đó chạy vào trong rừng rậm.Nhạc Trọng lấy rai độc ra thoáng cái bắn liền bốn phát vào đầu của bốn tên cao thủ Cao Thiên Nguyên, sau đó dùng tốc độ vượt qua Thiểm Điện cấp hai lập tức lao tới chém giết ba tên người cường hóa của Cao Thiên Nguyên, trảm tận giết tuyệt.Nhạc Trọng đem trang bị thần ma của Kim Xuyên Tương Mã và tiểu đội hộ vệ của hắn tháo ra không còn, sau khi tháo trang bị xong liền đem ma viêm thiêu đốt xác của Kim Xuyên Tương Mã và đám tiểu đội kia.Kim Xuyên Tương Mã thân là quỷ thần của Cao Thiên Nguyên cho nên không thiếu trang bị tốt, chỉ bảo vật cấp bốn đã có sáu món.

Trừ bảo vật cấp bốn ra, ở trên người của hắn còn có một kiện phòng hộ phục cấp ba.

Phòng hộ phục cấp ba này toàn bộ thuộc tính +10 cường hóa, là bảo vật khó có được.Nhạc Trọng nhanh chóng trở lại chiến trường, chiến đấu hiện giờ vô cùng kịch liệt.Tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc không ngừng chiến đấu với lính của Cao Thiên Nguyên và rút lui.

Từng binh sĩ cảm ứng lôi, điều khiển bom, súng phóng lựu, lựu đạn, tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc không ngừng sử dụng vũ khí tiên tiến này tấn công Cao Thiên Nguyên.Phách Long Quỷ Tà Mã Bất Phá vốn có mười hai tên bộ hạ tinh nhuệ đẳng cấp trên 40 rất mạnh.

Bản thân của hắn cũng bị các quả bom nổ bị thương nhiều chỗ, nhưng mà thân thể của hắn đầy đủ cường hoành, mặc dù bị nổ vết thương lớn nhỏ nhưng thân thể vẫn mạnh mẽ, tả xung hữu đột, đem một tên tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc xé thành hai nửa.Năm ngàn tên tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc cũng bị tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đánh không nóc đầu lên được, chỉ có thể dựa vào ưu thế binh lực tấn công Thiên Đường Thần Quốc mà thôi.Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã bị Nhạc Trọng chém giết, trực thăng vũ trang trên trời của Thiên Đường Thần Quốc bắt đầu triển khai công kích mạnh mẽ, đem từng trực thăng vũ trang quân dụng phá hủy.- Chó cắn chó!Nhạc Trọng nhìn thấy tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên cùng Thiên Đường Thần Quốc chiến đấu kịch liệt với nhau thì vui vẻ.

Hắn ấn một cái nút, đó là thiết bị truyền vô tuyến, một khi đè xuống tại phía thì huyện Tà Mã ở cách đó hơn một trăm năm mươi cây số xác định được vị trí của hắn.- Giúp bên nào?

Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên đều là địch nhân của mình.

Làm cho bọn chúng thực lực ngang nhau sau đó giết lẫn nhau là quá thích hợp.

Bây giờ là một phương Cao Thiên Nguyên chiếm cứ ưu thế, giết người của Cao Thiên Nguyên đi.Nhạc Trọng nhìn qua hai bên, nhìn toàn cảnh chiến trường phạm vi hai cây số này, lấy súng ngắm chim ưng nhắm bắn một tinh anh của Cao Thiên Nguyên.Phanh!Nương theo tiếng súng vang lên, tên cường giả này thao túng cây mây xé tài quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc thành hai nửa, tên này đẳng cấp cường hóa trên 40, là tinh anh của Cao Thiên Nguyên nhưng lại bị một súng bắn nát đầu.Nhạc Trọng trong đêm tối tầm mắt cực kỳ rộng lớn, lại có được súng ngắm chim ưng cho nên giống như hổ thêm cánh, hắn một viên đạn bắn chết người cường hóa tinh anh trên cấp 40 của Cao Thiên Nguyên, rất nhanh khiến cho cao tầng của Cao Thiên Nguyên chủ ý.Không Quỷ Thần Khi Anh Thắng rất nhanh phát hiện khác thường, nàng nhìn thấy một tinh nhuệ trên cấp 40 bị bắn chết thì nhanh chóng chú ý qua bên kia:- Súng bắn tỉa! !

Siêu cấp súng bắn tỉa!

Phạm vi là ngoài hai cây số, Thiên Đường Thần Quốc còn mai phục người mạnh như vậy?Một siêu cấp súng bắn tỉa đủ sức thay đổi chiến cuộc một cuộc chiến quy mô nhỏ.

Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã, Nhạc Trọng đều là cao thủ đẳng cấp này.Thần Khi Anh Thắng thông qua máy truyền tin nghe được tin tức và truyền lệnh.- Anh!

Đi giải quyết tên bắn tỉa.Thỉnh thoảng vang tiếng súng ngắm và một tên tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên bị giết, chuyện này ảnh hưởng thật lớn tới sĩ khí của Cao Thiên Nguyên.

Thần Khi Anh Thắng phải giải quyết Nhạc Trọng là bắn tỉa âm thầm ẩn nấp, nếu không bọn họ tổn thất cực kỳ thảm trọng.Lúc này Cao Thiên Nguyên bởi vì người cường hóa tinh anh bị Nhạc Trọng liên tục bắn lén mười mấy người, tốc độ đẩy mạnh chậm lại.

Thiên Đường Thần Quốc tổ chức bộ đội tiến hành đả kích bao trùm lên Tà Mã Bất Phá, quỷ thần như Tà Mã Bất Phá bị đánh phải lui ra sau, tốc độ giết người chậm lại thật nhiều.Mỗi một phát viên đạn mang theo lực lượng không nhỏ, Tà Mã Bất Phá có thể dễ dàng ngăn cản mấy trăm viên đạn xạ kích, thế nhưng mà mấy ngàn phát, mấy vạn phát đạn bắn tới vẫn có thể làm hắn bị thương.

Đồng thời trừ viên đạn ra, súng phóng lựu, ống phóng rốc-két đang điên cuồng oanh kích qua phía hắn.

Cho dù đan biến thân long nhân Tà Mã Bất Phá cũng không thể ngăn cản ống phóng rocket bắn trúng.Thiên Cung Anh nhận được mệnh lệnh lập tức như u linh dẫn theo bảy chiến sĩ lao qua đỉnh núi của Nhạc Trọng bên kia.- Địch nhân?

Vu nữ?Nhạc Trọng lựa chọn địa phương cực kỳ trống trải cho nên tầm nhìn cực kỳ rộng lớn, hắn tinh tường chính mình bắn lén tinh anh của Cao Thiên Nguyên đã làm cho Cao Thiên Nguyên phái tinh nhuệ vây giết hắn, bởi vậy thời khắc chú ý cảnh vật chung quanh, nhìn thấy bảy nữ chiến sĩ mặc trang phục vu nữ trên cấp 30 đang lao qua bên này.Bảy vu nữ này tướng mạo bình thường, thậm chí thân thể tráng kiện khôi ngô so với nam nhân còn cường tráng hơn nhiều, hoàn toàn phá hư hình tượng vu nữ, trên thực tế trưc nữ nhân tiến hóa tự nhiên, đại bộ phận nữ nhân cường hóa cao cấp đều có thân hình tráng kiện và cao lớn.Bảy chiến vũ nữ không nói một lời, hai mắt chớp động hung quang lập tức phát động kỹ năng lao qua phía của Nhạc Trọng.

Các nàng mỗi một tốc độ đều vượt qua S2, có thể dễ dàng chém giết bộ đội đặc chủng trước tận thế.

Bảy tên chiến vu nữ liên thủ đủ giết đại bộ phận bắn tỉa.- Quá yếu!Nhạc Trọng nhìn qua bảy chiến vu nữ đang lao qua bên này thì trong mắt hiện hàn quang, thoáng cái rút Hắc Nha Đao dài hai mét sau lưng ra và vung lên, hai gã chiến vu nữ bị hắn một đao chém thành hai đoạn.Năm chiến vu nữ còn lại không có bị một màn khủng bố này hù ngã, mà là liều lĩnh điên cuồng lao qua phía Nhạc Trọng và cầm đao chém vào người Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 759: Chiến Thiên Cung Anh. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng một đao bổ ra khẽ run lên, phân hoá ra năm đao ảnh cuốn lấy năm chiến vu nữ kia, thân thể năm chiến vu nữ ở trên không trung tiêu tán thành tro tàn, máu tươi văng khắp nơi.Thời điểm Nhạc Trọng chém giết năm chiến vu nữ kia thì đột nhiên trong nội tâm sinh ra một cảm giác nuy hiểm cực độ, hắn phát động kỹ năng Ảnh Bộ, nhảy qua một bên, tay phải vứt bỏ đao, giống như đạn pháo đấm thẳng vào hư không.Vô thanh vô tức một đạo hào quang không có chút chút khí tức nào, thậm chí không có chút tiếng xé gió nào cả, một cây dao găm giống như độc long đâm thẳng vào người Nhạc Trọng, hóa thành một đạo quỹ tích huyền diệu đâm vào vai phải của Nhạc Trọng.Dao găm bén nhọn này trong nháy mắt đâm vào vai của Nhạc Trọng thì hiện ra một tia hào quang, xé rách giáp da biên dị thú cấp ba mà Nhạc Trọng đang mặc, phóng hộ phục cấp bốn mà Nhạc Trọng đang mặc trên da thịt lập tức vang lên âm thanh lộp bộp.Cường độ thân thể của Nhạc Trọng cao tới 194 điểm đồng thời học tập kỹ năng thân thể sắt thép, viên đạn súng trường bình thường không thể bắn thẳng da thịt của hắn.

Nhưng mà dao găm bén nhon này đâm rách giáp da biến dị thú cấp ba của Nhạc Trọng và đâm vào phòng hộ phục cấp bốn thì hết lực, không cách nào tổn thương thân thể Nhạc TrọngNhạc Trọng trong nháy mắt này nhìn thấy người ám sát, chính là một nữ nhân tướng mạo tuyệt luân, dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, lại gợi cảm nóng nảy, đôi mắt mê người, đây là Thiên Cung Anh.Hai mắt của Nhạc Trọng ngưng tụ và phát động kỹ năng Khủng Cụ Thuật, một đạo tinh thần trùng kích khủng bố đâm vào đầu của Thiên Cung Anh.

Đối phó người tiến hóa hệ nhanh nhẹn, hệ sức mạnh thì Khủng Cụ Thuật là kỹ năng tinh thần rất hiệu quả.Thiên Cung Anh là người tiến hóa nhanh nhẹn, tinh thần song thuộc tính, Nhạc Trọng dùng Khủng Cụ Thuật không có chút tác dụng gì với nàng cả.Một kích không có đắc thủ, thân hình của Thiên Cung Anh chợt lóe lên và lui ra phía sau.

Một kích không trúng lập tức thối lui ra sau, đây là pháp tắc ám sát mà Thiên Cung Anh thờ phụng.

Nàng trước khi trở thành lục quỷ thần của Cao Thiên Nguyên thì từng ám sát qua quá nhiều địch nhân mạnh mẽ hơn nàng nhiều.

Nàng có thể từ một thích khách nhỏ yếu đi tới bước này cũng là bởi vì nàng đầy đủ cẩn thận.- Muốn đi!

Không có đơn giản như vậy!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lập tức lóe lên, phát động kỹ năng Ảnh Bộ dùng tốc độ siêu cao đuổi theo sát Thiên Cung Anh.Phát động kỹ năng Ảnh Bộ thì tốc độ của Nhạc Trọng còn vượt xa Thiểm Điện cấp hai, so với người tiến hóa nhanh nhẹn như Thiên Cung Anh còn nhanh hơn ba phần.Mấy hô hấp này Nhạc Trọng đã đuổi theoThiên Cung Anh, đao mang rét lạnh thấu xương lập tức bổ qua phía Thiên Cung Anh.Phanh!Một đoàn sương mù đột nhiên từ trên nười của Thiên Cung Anh bộc phát ra ngoài, đây chính là khói của Ninja, cũng là một kỹ năng thuật Ninja.Sương mù nồng đậm quấy nhiễu tầm nhìn của Nhạc Trọng, hắn một đao chém không trúng, trong một hô hấp thì hắn phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm vờn quanh thân thể của mình, lập tức ngăn cách sương mù chung quanh, phòng ngừa có độc.Được kỹ năng tiềm hành cấp hai yểm hộ, Thiên Cung Anh thoáng cái biến mất theo làn khói đặc kia.Nhạc Trọng ngắm nhìn bốn phía, chỉ thấy chung quanh không có chút tung tích của Thiên Cung Anh, mạnh như Nhạc Trọng cũng không cách nào phát hiệnra Thiên Cung Anh trong trạng thái tiềm hành cả.- Thật mạnh!

Nữ nhân này tuyệt đối là một trong những quỷ thần của Cao Thiên Nguyên.Nhạc Trọng nhìn cảnh vật chung quanh và lập tức rùng mình.

Nhạc Trọng cảm giác rất mạnh, trong đêm tối cảm giác của hắn còn mạnh hơn nhiều, cộng thêm giác quán của hắn rất nhạy cảm, chung quanh một chút gió thổi cỏ lay không qua mắt của hắn được.

Mà Thiên Cung Anh lại có thể giấu diếm được giác quan của hắn thì chính là một ám sát giả đáng sợ.Nhạc Trọng nhìn cảnh vật chung quanh và trong lòng thầm nghĩ.- Có lẽ nàng ở gần chỗ này.

Nếu như nàng nhanh chóng thoát khỏi nơi này, như vậy sẽ có tiếng gió vang lên.

Hiện tại mình không nghe được âm thanh này, hiển nhiên nàng bất động rồi, hoặc là nói đang di động chậm chạp.- Cô không đi ra, tôi sẽ bức cô đi ra!Nhạc Trọng nhìn cảnh vật chung quanh trong mắt hiện hàn quang, hắn phát động kỹ năng ma viêm, tay phải vung lên, một đạo hỏa diễm phong bạo trải dài hiện ra, quét qua chung quanh, những nơi đi qua vô số cây cối bị đốt cháy.Nhạc Trọng không cách nào tìm được Thiên Cung Anh trong trạng thái bị động này, cũng chỉ có thể áp dụng thủ đoạn cực đoan, đem trọn đỉnh núi đốt cháy bức bách Thiên Cung Anh đi ra.Giác quan của Nhạc Trọng nhạy cảm nhưng mà không cách nào phát hiện Thiên Cung Anh đó là bởi vì nàng di chuyển tốc độ chậm chạp và khả năng vặn vẹo cảm giác của Nhạc Trọng.

Chỉ cần Thiên Cung Anh có động tác mạnh mẽ, Nhạc Trọng có thể phát hiện nàng tồn tại.Thời điểm ma viêm phong bạo thiêu đốt tới rừng cây, trong rừng cây có một thân ảnh như hòa vào trong bóng tối lập tức nhảy ra bên ngoài.- Phát hiện rồi!Thân ảnh kia vừa hiện thân, Nhạc Trọng khẽ động, giống như sét đánh lao qua chỗ thân ảnh kia.Hơn mười hô hấp thì Nhạc Trọng đuổi theo Thiên Cung Anh một đao chém tới không chút thương hoa tiếc ngọc Thiên Cung Anh.Phanh!Trong thân thể của Thiên Cung Anh bắn ra vô số sương mù, quấy nhiễu tầm nhìn của Nhạc Trọng.- Cùng một chiêu số không nên sử dụng hai lần!Nhạc Trọng lạnh lùng cười cười phát động kỹ năng ma viêm, mấy chục đoàn tiểu hỏa cầu như mưa lao qua phía của Thiên Cung Anh.Thiên Cung Anh muốn dùng độn thuật phải sử dụng sương mù, phối hợp với kỹ năng tiềm hành cấp hai vặn vẹo cảm giác của Nhạc Trọng, làm cho nàng đạt mục đích bỏ trốn.

Cũng không có hiệu quả phòng ngự, cũng không cách nào làm cho Thiên Cung Anh lập tức biến mất tại chỗ.Đối mặt với đám tiểu hỏa cầu kia, Thiên Cung Anh chỉ có thể giơ hai tay lên che mặt, sau đó thân thể uốn éo, thập phần lưu loát né qua đại bộ phận hỏa cầu.Nhưng mà có ba hỏa cầu bắn trúng thân thể của Thiên Cung Anh, trực tiếp thiêu cháy trang phục Ninja của nàng.Thiên Cung Anh thoáng cái kéo rách trang phục Ninja quăng ra ngoài, lộ ra một tầng giáp da biến dị thú màu bạc bên trong.Trang phục Ninja màu đen thoáng cái bị đốt thành tro tàn.Trong đêm tối tầng giáp da biến dị thú màu bạc của Thiên Cung Anh làm nổi bật dáng người lồi lõm của nàn, làm cho nàng thoạt nhìn giống như nữ tinh linh bóng tối đang mời gọi.Thiên Cung Anh nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng dùng âm thanh thanh thuy nói ra:- Anh không phải người Thiên Đường Thần Quốc!Tuy Thiên Đường Thần Quốc là tổ chức có phạm vi quốc tế, nhưng mà gốc rễ của bọn họ là ở phương tây, tại Châu Âu.

Thành viên cao tầng trung tâm của bọn họ là người Châu Âu.

Có rất ít người tiến hóa đỉnh cấp là người Châu Á.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Thiên Cung Anh chiêu hàng:- Đầu hàng đi!

Cô không phải đối thủ của tôi!Thiên Cung Anh mặt không biểu tình thừa nhận:- Ân!

Anh raatsa mạnh, muốn đối phó anh thì chủ nhân Cao Thiên Nguyên Lôi Cảnh Thắng Hùng đại nhân tự mình đến đây mới được.05-01-2015, 11:03 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 760: Bắt Giữ Thiên Cung Anh.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCao Thiên Nguyên tổng cộng có năm quỷ thần, một người chủ nhân của Cao Thiên Nguyên bao trùm của năm quỷ tâần còn lại.

Tương đương với cường giả quỷ thần thứ sáu.Lúc này đây đến đây vây quét Thiên Đường Thần Quốc thì tinh nhuệ Cao Thiên Nguyên cũng xuất động bốn cường giả cấp quỷ thần.

Nếu như bốn cường giả quỷ thần cùng phát động công kích vòa Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng cũng chỉ có nhượng bộ lui binh.

Nhưng mà một cường giả cấp quỷ thần thì không thể nào đánh bại Nhạc Trọng được.Thiên Cung Anh chất vấn:- Tại sao trợ giúp Thiên Đường Thần Quốc?

Bọn chúng là tổ chức Châu Âu.

Bọn chúng tới Nhật Bản là tranh đoạt không gian sinh tồn của Nhật Bản.

Chúng là địch nhân chung của chúng ta!- Đợi khi cô đầu hàng, hoặc là biến thành một cỗ thi thể thì tôi sẽ nói cho cô biết!Trong mắt Nhạc Trọng hàn quang lóe lên sau đó tiến lên phía trước, đột nhiên phát động kỹ năng thao túng trọng lực, trọng lực gấp hai lần lập tức bao phủ người của Thiên Cung Anh, sau đó Hắc Nha Đao cực lớn hóa thành tàn ảnh chém qua phía Thiên Cung Anh.Thiên Cung Anh vẫn bộ mặt không biểu tình giơ dao găm lên đón đỡ, thân thể giống như vải rách bị Nhạc Trọng dùng lực lượng lớn gấp mười lần người bình thường đánh bay, sau đó chân điểm một cái bỏ chạy về phương xa.Thiên Cung Anh tinh thông đạo ám sát, là cường giả trong ám sát.

Nếu bàn về về thuật ám sát thì Nhạc Trọng có thúc ngựa cũng đuổi không kịp nàng.

Thế nhưng mà chính diện chiến đấu nàng không phải đối thủ của Nhạc Trọng.

Bản thân nàng cũng thập phần rõ ràng điểm này.Nhạc Trọng lạnh lùng cười cười, thân hình khẽ động, giống như lôi đình đuổi theo Thiên Cung Anh.Thời điểm Nhạc Trọng sắp đuổi theo Thiên Cung Anh thì hai tay của nàng vung lên phía sau, mười ngón tay không ngừng điểm qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đem Hắc Nha Đao cực lớn nghiêng qua, giống như cây quạt lớn tùy tiện quạt một cái, mười đạo hào quang bị đánh bay.

Hắn xuất hiện trước người của Thiên Cung Anh, tay trái mang theo khí thế lôi đình vạn quân quét qua phía Thiên Cung Anh bên này.Khoảng cách Nhạc Trọng càng gần thì tốc độ công kích vượt qua tốc độ âm thanh, lập tức đấm vào lưng của Thiên Cung Anh, đánh nàn bay thẳng vào một cây đại thụ, phun ra một ngụm lớn máu tươi xụi lơ trên mặt đất.

Mặc dù có giáp da biến dị thú cấp ba và phòng hộ phục cấp ba đỡ đại lượng lực lượng, nàng vẫn bị một quyền của Nhạc Trọng đánh trọng thương.Nhạc Trọng tiến lên tay lật một cái, một vòng cổ bom hiện ra trong tay của hắn, hắn trực tiếp đem vòng cổ bom này quấn lên cổ của Thiên Cung Anh.Vòng cổ bom chính là gông xiềng gia tộc Đảo Tân dùng đối phó người cường hóa, người tiến hóa.

Đối với người cường hóa cao cấp, người tiến hóa mà nói, còng tay, lưới sắt hoặc ngục giam bình thường không là gì với họ cả.

Chỉ có vòng cổ bom này mới làm cho bọn họ thành thực mà thôi.Gia tộc Đảo Tân sáng chế ra vòng cổ bom này chính là dựa vào bộ phim Đại Đào Sát của Nhật Bản, một khi đeo vòng cổ này vào thì trừ khi có được kỹ năng thao túng kim loại, thao túng điện tử, người tiến hóa cường độ, người cường hóa thân thể ra, những loại hình cướng hóa, tiến hóa khác không thoát ra được.Nhạc Trọng đeo vòng cổ lên cổ của và Thiên Cung Anh lạnh lùng nói:- Bắt đầu!

Bây giờ nói ra đi, đừng nghĩ giết tôi.

Nếu tôi chết thì ba ngày sau cô mang vòng cổ này sẽ tự phát nổ, không ai có thể cứu cô đâu.Thiên Cung Anh mở con mắt xinh đẹp lạnh như băng nhìn qua Nhạc Trọng lạnh hỏi:- Anh muốn thế nào?Tay phải Nhạc Trọng xuất hiện sợi tơ trong suốt trói thân thể của Thiên Cung Anh lại thật chặt, sau đó lập tức nói:- Bây giờ cô thành thực thì tốt hơn!Sau khi Nhạc Trọng bắt Thiên Cung Anh thì lập tức đi lên điểm cao dùng súng ngắm bắn vào tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên.Thiên Cung Anh bị trói lẳng lặng nhìn Nhạc Trọng bắn lén cao thủ của Cao Thiên Nguyên thì bảo trì trầm mặc.Trong chiến tràng, một tên thần linh tốc độ cao của Cao Thiên Nguyên xung phong liều chết, hắn né qua vô số viên đạn, giống như mãnh hổ chém giết ba tài quyết giả, phá hủy một điểm hỏa lực của Thiên Đường Thần Quốc, thời điểm hắn đang điên cuồng công kích thì binh lực của Thiên Đường Thần Quốc bắt đầu lui ra phía sau.Sau khi tên thần linh của Cao Thiên Nguyên hưng phấn kêu đám binh lính tấn công cướp lấy cứ điểm thì...Phanh!

Trong nháy mắt tên thần linh của Cao Thiên Nguyênđang dùng đoa chém giết cao thủ của Thiên Đường Thần Quốc thì đầu của hắn nổ tung, máu tươi văng tung tóe.Nhìn một màn đáng sợ này thì sĩ khí của binh lính Nhật Bản đại giảm, co đầu rút cổ trong công sự không dám tấn công.Thần Khi Anh Thắng sau khi nghe được tiếng súng thì sắc mặt đại biến:- Anh thất bại sao?

Đáng giận, tính sai.

Đối phương xem ra là cường giả cấp quỷ thần rồi.

Làm sao bây giờ?Lúc này quân của Thiên Đường Thần Quốc và lính của Cao Thiên Nguyên đang dây dưa chém giết với nhau, nếu như phương nào lui lại thì phương đó sẽ đại bại.Thần Khi Anh Thắng là quỷ thần của Cao Thiên Nguyên cho nên thực lực mạnh mẽ, nhưng mà cũng không phải là cao thủ binh pháp gì, trong tay căn bản không có lưu quân dự bị hoặc át chủ bài.

Hắn thoáng cái đầu nhập toàn bộ binh lực, ngay cả cao thủ quỷ thần cũng toàn bộ đánh vào Thiên Đường Thần Quốc, nếu như bọn họ chạy thì toàn quân sụp đổ.Nhạc Trọng nổ súng lại bắn chết vài tên tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên sau đó mới ngừng bắn.

Hắn cần song phương bảo trì cân đối, chém giết tới giọt máu cuối cùng.Nửa giờ sau, bốn chiếc chiến cơ lôi đình mượn ban đem bay qua đỉnh núi của Nhạc Trọng, từ trong chiến cơ lôi đình có Diêu Diêu và hai mươi ba tinh nhuệ của Nhạc Trọng đi ra.Thiên Cung Anh nhìn thấy bốn chiến cơ lôi đình thì sắc mặt lạnh như băng, nói:- Chiến cơ lôi đình!

Anh là người của Thiên Đường Thần Quốc?Chiến cơ lôi đình là binh khí chiến tranh khủng bố, là ác mộng của địch nhân với Thiên Đường Thần Quốc.

Cao Thiên Nguyên với tư cách là đối thủ của Thiên Đường Thần Quốc cho nên đã suy diễn qua cách đối phó chiến cơ lôi đình.

Thế nhưng mà cho dù suy diễn thế nào, trừ Thương Quỷ Kim Xuyên Tương Mã ra, cao thủ của Cao Thiên Nguyên cũng không quá ba người đối phó được chiến cơ lôi đình.

Trong đó có một người là thủ lĩnh Lôi Cảnh Thắng Hùng.Những tinh nhuệ từ chiến cơ lôi đình đi ra nhìn qua Thiên Cung Anh, ánh mắt mỗi người nhìn Nhạc Trọng khác thường.

Nhưng mà bọn họ vô cùng thức thời không nói cái gì.- Lão đại!

Tôi đến!Lại qua gần nửa giờ, Bạch Tiểu Thắng mới mang theo đám người hỗn hợp Nhật Bản và người Hoa tới, hợp nhất toàn bộ lại được sáu trăm người.Bạch Tiểu Thắng thống lĩnh sáu trăm phần tử vũ trang, nhưng ma trong đó năm trăm người là đám ô hợp, bọn họ chỉ có thân thể hơi cường tráng một chút, trong năm trăm người chỉ có mười mấy người cường hóa chưa tới cấp 20, yếu rối tinh rối mù.Nhưng mà bởi như vậy binh lực trong tay của Nhạc Trọng cũng đạt tới bảy trăm người.Nhạc Trọng nhìn qua người điều khiển.- Rất tốt!

Vệ Hòa!

Tôi lệnh cho anh lập tức tấn công chi bộ đội dưới kia.

Dùng tạc đạn đánh tan bọn chúng.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 761: Đại Bại Hai Quân. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Vâng!

Thủ lĩnh!Vệ Hòa nhìn qua Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội, sau đó lập tức đi lên chiến cơ lôi đình.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì bốn chiến cơ lôi đình này lập tức giết vào trong chiến trường.Lúc này trên bầu trời trải qua chiến đấu thảm thiết thì chỉ còn lại hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức toàn thân đầy vết thương, bốn chiếc chiến cơ lôi đình bay tới, làm cho chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc bên dưới lớn tiếng hoan hô, quân của Cao Thiên Nguyên phía dưới sắc mặt trắng bệch, trong mắt chớp động thần sắc tuyệt vọng.Chiến cơ lôi đình vừa bay vào chiến trường, chợt bay qua khu vực của Cao Thiên Nguyên và bắt đầu dùn tạc đạn, đạn lửa.

Cơ hồ trong một chớp mắt trong phạm vi vài dặm, âm thanh bạo tạc nổ tung vang lên không dứt, bụi mù cuồn cuộn, ánh lửa nổi lên bốn phía, đất rung núi chuyển, vô số quân lính bị nổ nát bấy hoặc bị đốt thành than.Sau hai giờ chiến đấu kịch liệt thì quân của Cao Thiên Nguyên đã thập phần mỏi mệt, hơn nữa đã đến cực hạn.

Bây giờ lọt vào tạc đạn oanh kích, rốt cuộc sĩ khí sụp đổ và nhanh chóng bỏ chạy.Thần Khi Anh Thắng nhìn qua những chiến sĩ Cao Thiên Nguyên bỏ chạy thì lập tức thở dài.- Đại thế đã mất!

Bất Phá, lui lại!Lúc này Cao Thiên Nguyên đã không còn thủ đoạn chiến đấu với bốn chiến cơ lôi đình, chỉ cần có chiến cơ lôi đình là có thể áp chế quân của Cao Thiên Nguyên.

Cho dù Thần Khi Anh Thắng, Tà Mã Bất Phá là hai quỷ thần của Nhật Bản thực lực cường hoành cũng không cách nào vãn hồi cuộc chiến.Đồng thời còn một điều Tà Mã Bất Phá lúc này long nhân biến thân đã chấm dứt, hắn lúc này chỉ còn nửa sức chiến đấu của thời kỳ toàn thịnh.

Nếu như tiếp tục chiến đấu sẽ gặp nguy hiểm.Kỹ năng biến thân có thể trong thời gian ngắn giúp người ta đạt được lực lượng cường đại, thế nhưng mà sau khi biến thân những người biến thân này lâm vào suy yếu.

Trong thời gian suy yếu sức chiến đấu của bọn họ chỉ còn một nửa thời kỳ toàn thịnh.Tà Mã Bất Phá nhận được mệnh lệnh sau đó thân hình như con báo săn lập tức chạy thẳng vào trong rừng rậm bỏ chạy mất dạng.Tà Mã Bất Phá là cường giả quỷ thần cao cao tại thượng của Cao Thiên Nguyên nhanh chóng vứt bỏ bộ hạ, thoáng cái làm cho chiến sĩ của Cao Thiên Nguyên sĩ khí đại ngã.

Tất cả binh sĩ của Nhật Bản mất đi chiến ý, trong lúc nổ tung lập tức bỏ chạy tứ tán.- Tiến công!

Tiến công!

Tiêu diệt bọn chúng!Quan chỉ huy của Thiên Đường Thần Quốc lúc này phát giác đối thủ sụp đổ cho nên mang tàn quân Thiên Đường Thần Quốc truy kích.

Nếu không đánh tan tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên ngày hôm nay, tương lai bọn chúng nhất định trở thành chướng ngại lớn nhất của Thiên Đường Thần Quốc chinh phục Nhật Bản, bởi vậy bọn họ phải phát động truy kích, thừa dịp đối thủ trọng thương, thậm chí tiêu diệt tàn quân cường đại này.Chiến sĩ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc tinh nhuệ chiến sĩ truy kích phía truy kích, đại lượng tàn quân chết thảm trọng hoặc là đầu hàng.- Động thủ!Đúng lúc này tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đang truy kích đối thủ, Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì bốn chiến cơ lôi đình đột nhiên quay đầu nã đạn vào hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức còn sót lại.- Vì cái gì? ?Hai khung trực thăng vũ trang hổ thức còn không kịp phản ứng đã bị bốn chiến cơ lôi đình phá hủy hoàn toàn, hóa thành hai hỏa cầu từ trên trời rơi xuống đất.- Chuyện gì xảy ra?Nhìn qua hai trực thăng vũ trang hổ thức trên cao bị phá hủy, tất cả chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc lập tức khó hiểu.Sau một khắc, chiến cơ lôi đình mà chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc coi là đòn sát thủ cùng cuối lại chẳng phân biệt địch ta nã tạc đạn và đạn pháo vào trong tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên.Ở trên chiến trường, âm thanh nổ tung không ngừng vang lên, vô số cao thủ tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc và Cao Thiên Nguyên bị tạc chết, chết cháy, cả chiến trong có vô số người chết dưới hỏa lực của chiến cơ lôi đình.Quan chỉ huy Ước Nạp Tư của Thiên Đường Thần Quốc vẻ mặt như tro tàn lẩm bẩm.- Tại sao có thể như vậy?

Tại sao có thể như vậy?

Bọn chúng không phải đồng bạn của chúng ta sao?Tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lao ra khỏi công sự che chắn tiến hành truy kích bại binh địch nhân, hơn nữa bắt tù binh.

Nhưng mà dưới chiến cơ lôi đình oanh tạc, đại lượng chiến sĩ của Thiên Đường Thần Quốc bị tạc chết, cả chiến trường bị hỏa diễm bao phủ, vô số chiến sĩ không ngừng kêu rên, sau đó bị chết cháy, giống như lâm vào địa ngục trần gian.Dưới hỏa diễm tập kích khủng bố này, tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc lập tức quân lính tan rã, nhao nhao tứ tán chạy thục mạng, không cách nào xây dụng quân đội.Đúng lúc này Nhạc Trọng mang theo bảy trăm tên bộ hạ từ một hướng giết ra, điên cuồng công kích những tàn quân của Cao Thiên Nguyên và tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc.Lúc này quân Nhật, Thiên Đường Thần Quốc cũng đã mỏi mệt tới cực điểm, sĩ khí cũng hạ thấp dữ dội.

Một khi Nhạc Trọng dẫn theo bộ đội mặc dù lớn bộ đôi mặc dù là một đám ô hợp, thế nhưng mà sĩ khí như cầu vồng, hung mãnh tới cực điểm, giống như lang sói lao vào trong đám tàn binh.Chiến đấu kịch liệt diễn ra suốt hai giờ, trên chiến trường lúc này mới bình tĩnh trở lại, Nhạc Trọng bắt tù binh hơn hai ngàn Thiên Đường Thần Quốc, quân Nhật.

Cũng có không ít tàn binh của Thiên Đường Thần Quốc, quân Nhật bỏ chạy vào trong rừng không còn.Đánh bại Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên thì Nhạc Trọng tiếp tục xua binh tiến công thành thị của Dã Lang Tổ thành lập.Lúc này trong thành thị còn có rất nhiều khu vực đang bốc cháy, khắp nơi có thể thấy được những tên côn đồ bạo loạn đang giết người đốt phá.Trong thành thị của Dã Lang Tổ đại bộ phận chủ lực đã bị tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc tiêu diệt, nhưng mà vẫn có một bộ phận thủ vững một góc.Tron một khu biệt thự có vô số công sự kiên cố, ở trong công sự này có một gã thủ lĩnh mang tinh nhuệ của Dã Lang Tổ thủ vững nơi này.

Nhưng mà thế lực nào không có vũ khí hạng nặng, muốn cường công khu biệt thự phải trả cái giá thảm trọng.Nhạc Trọng nhìn qua khu biệt thự và nhanh chóng ra lệnh:- Phúc Tỉnh Bản Vô, anh bây giờ đi vào trong chiêu hàng Dã Lang Tổ cho tôi.

Nếu như thành công, tôi sẽ ghi công lớn cho anh!Phúc Tỉnh Bản Vô nghe vậy sắc mặt đại biến thoáng cái quỳ gối trước mặt Nhạc Trọng cuống quít dập đầu:- Đại nhân tha mạng!

Đại nhân tha mạng!

Dã Lang Tổ giết người không chớp mắt.

Bọn chúng sẽ giết tôi!Nhạc Trọng nhìn Phúc Tỉnh Bản Vô và sát cơ lẫm lẫm:- Dã Lang Tổ biết giết người, chẳng lẽ tôi không biết?

Đây là mệnh lệnh, quân lệnh như núi, người cải quân lệnh phải chết!Phúc Tỉnh Bản Vô bất đắc dĩ kiên trì hỏi:- Vâng!

Tôi hiểu rồi.

Nhưng mà xin hỏi đại nhân ngài nên khai ra điều kiện gì?Bảo bọn chúng đầu hàng vô điều kiện.

Tôi sẽ bảo đám chúng an toàn và tính mạng không bị xâm hại!Nhạc Trọng chỉ cần cho chiến cơ lôi đình trên bầu trời rải tạc đạn là phá hủy cả khu biệt thự này.

Hắn có được át chủ bài nên khai ra điều kiện rất hà khắc.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 762: Đại Bại Hai Quân. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Vâng!

Tôi hiểu!Phúc Tỉnh Bản Vô cắn răng một cái kiên trì giơ cờ trắng đi qua cứ điểm mà Dã Lang Tổ đang đóng giữ.Hai gã chiến sĩ nhanh chóng từ trong cứ điểm đi ra mang Phúc Tỉnh Bản Vô đưa tới trước mặt cao tầng Dã Lang Tổ Hòa Cảnh Tín Ngạn.Hòa Cảnh Tín Ngạn cầm một thanh lợi nhận chỉa cái mũi nhọn vào cổ của Phúc Tỉnh Bản Vô và nói:- Mày là người nào?Phúc Tỉnh Bản Vô nhìn qua Hòa Cảnh Tín Ngạn sát khí đằng đằng và sắc mặt tái nhợt âm thanh run rẩy nói ra:- Tôi là Phúc Tỉnh Bản Vô.

Là sứ giả Nhạc Trọng đại nhân đóng quân bên ngoài phái vào.Tuy Phúc Tỉnh Bản Vô dáng người khôi ngô, vô cùng hùng tráng, có thể dễ dàng chém giết tang thi, nhưng mà hắn là người vô cùng nhát gan.

Lúc này hắn thân ở trong Dã Lang Tổ cho nên sợ hãi tới cực điểm, sợ không cẩn thận sẽ bị Hòa Cảnh Tín Ngạn giết chết tại chỗ.Hòa Cảnh Tín Ngạn nhướng mày nói:- Nhạc Trọng?

Hắn là người Trung Quốc?Phúc Tỉnh Bản Vô dưới tuyệt vọng lập tức khuếch đại thực lực của Nhạc Trọng:- Vâng!

Hắn là người Trung Quốc, nhưng mà hắn có được ba ngàn chiến sĩ tinh nhuệ.

Còn có hai mươi trực thăng vũ trang.

Thiên Đường Thần Quốc cùng Cao Thiên Nguyên đã bị hắn đánh bại, cho dù là sáu quỷ thần của Cao Thiên Nguyên cũng bị hắn giết hai, tù binh một, Cao Thiên Nguyên nhẫn quỷ Thiên Cung Anh hiện tại đã thành tù binh của thủ lĩnh Nhạc Trọng.- Anh thấy vài chiếc trực thăng vũ trang trên cao và quân bên ngoài là bộ hạ của hắn đây.

Những trực thăng vũ trang này là chiến cơ lôi đình, là vũ khí chiến tranh khoa học kỹ thuật tiên tiến.

Mỗi một khung đều có uy lực phá hủy thành thị ở chiên đám trực thăng này có bom, đạn lửa, tạc đạn, một khi các người phản kháng, hắn sẽ hạ lệnh cho một quả bom vào khu vực này.

Đến lúc đó các người đều chết.

Xem trên phân thượng chúng ta là người Nhật Bản, tôi toàn lực khuyên can Nhạc Trọng đại nhân, lúc này mới không thả bom vào tron khu biệt thự này.

Hơn nữa xung phong nhận việc trở thành sứ giả đi tới đây.Phúc Tỉnh Bản Vô vừa khuếch đại thực lực của Nhạc Trọng và không ngừng thiếp vàng lên mặt của mình.

Hy vọng có thể từ trong tay Hòa Cảnh Tín Ngạn tránh được một kiếp.Thực lực của Nhạc Trọng càng mạnh thì Phúc Tỉnh Bản Vô sẽ càng an toàn, Phúc Tỉnh Bản Vô cũng tin tường điểm này mới gia nhập thế lực cường đại của Nhạc Trọng.Nghe được Phúc Tỉnh Bản Vô nói vậy thì trên mặt Hòa Cảnh Tín Ngạn không thay đổi, nhưng mà trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn:- Quả nhiên Cao Thiên Nguyên bị bọn chúng đánh bại!

Ngay cả quỷ thần cũng bị bắt làm tù binh.Hòa Cảnh Tín Ngạn cũng không phải một cao tầng bình thường của Dã Lang Tổ.

Mà là lão đại xếp thứ hai trong Dã Lang Tổ.

Nắm giữ quyền thế to lớn.

Hắn biết rõ rất nhiều tình báo mà tổ viên không biết.

Cao Thiên Nguyên xếp đặt thiết kế phục kích Thiên Đường Thần Quốc thì hắn cũng rõ ràng, lúc này quân đội Nhạc Trọng cũng tiến vào Dã Lang thành, hắn có thể nghĩ ra thực lực của Nhạc Trọng kinh khủng bực nào.Trên bầu trời còn có bốn chiến cơ lôi đình là binh khí chiến tranh hung mãnh tuyệt luân của Thiên Đường Thần Quốc nghiên cứu chế tạo ra, dưới công kích của chúng thì chút công sự của Dã Lang Tổ giống như bã đậu vậy, đẩy cái là ngã.Hòa Cảnh Tín Ngạn thoáng cái bắt lấy áo của Phúc Tỉnh Bản Vô và nhỏ giọng nói:- Nhạc Trọng khai ra điều kiện đi!Tron lòng Phúc Tỉnh Bản Vô đại định, biết rõ cao tầng Dã Lang Tổ trước mặt đã có tâm đầu hàng.

Hắn vội vàng cẩn thận nói:- Nhạc Trọng đại nhân bảo các người đầu hàng vô điều kiện.

Hắn sẽ bảo đảm các người và người thân không bị xâm hại!- Chút điểm ấy?

Không có chỗ tốt gì sao?Hòa Cảnh Tín Ngạn nhướng mày tiếp tục ép hỏi.

Nhìn thấy điều kiện hà khắc như vậy hắn cũng biết Nhạc Trọng có thành ý chiêu hàng, nhưng mà hắn còn hy vọng có thể đạt được chỗ tốt.Phúc Tỉnh Bản Vô chớp mắt vui như nở hoa, lập tức nói:- Tín Ngạn đại nhân, Nhạc Trọng đại nhân là người có công sẽ thưởng, có tội sẽ phạt, thưởng phạt phân minh, Chỉ cần ngài lập công cho Nhạc Trọng đại nhân thì chỗ tốt sẽ không ít đâu.Phúc Tỉnh Bản Vô không biết thân phận của Hòa Cảnh Tín Ngạn, cũng chỉ có thể tin tưởng là Hòa Cảnh Tín Ngạn sẽ đầu hàng.Hòa Cảnh Tín Ngạn chần chờ một hồi đột nhiên hỏi:- Cũng đúng!

Chỉ cần tôi lập công huân, tự nhiên có thể đạt được phong thưởng của hắn.

Đúng rồi, Nhạc Trọng đại nhân rất ưa thích mỹ nữ?Phúc Tỉnh Bản Vô suy nghĩ một hồi thầm nghĩ đi theo bên người của Nhạc Trọng là Tỉnh Điền Kinh Tử cùng tiểu loli Diêu Diêu, sau đó lập tức gật đầu với Hòa Cảnh Tín Ngạn, sau đó lại nói thêm một câu:- Nhạc Trọng đại nhân chỉ thích mỹ nữ đỉnh cấp.Đại bộ phận nam nhân đều ưa thích mỹ nữ đỉnh cấp, Phúc Tỉnh Bản Vô cũng từ góc độ này mà suy đoán.Hòa Cảnh Tín Ngạn thở dài một hơi, gương mặt giãn ra, nói:- Tốt!Phúc Tỉnh Bản Vô kiên trì nói ra:- Hòa Cảnh đại nhân, hiện tại trọng yếu nhất là hoàn thành bàn giao của Nhạc Trọng đại nhân đã.

Nhạc Trọng đại nhân cũng không phải là người nhẫn nại tốt, nếu như kéo dài thì chỉ sợ nơi này biến thành bình địa.Hòa Cảnh Tín Ngạn chuyển đổi bộ mặt thập phần nhiệt tình nói:- Tốt!

Anh đi theo tôi!Trên đường đi, rất nhiều thủ vệ Dã Lang Tổ đều nhìn thấy Hòa Cảnh Tín Ngạn và Phúc Tỉnh Bản Vô, trong lòng bọn họ đều buông lỏng.

Dù sao ai cũng không muốn không công chịu chết, rất nhiều người đều hoan nghênh đầu hàng Nhạc Trọng.Dưới sự dẫn dắt của Hòa Cảnh Tín Ngạn thì Phúc Tỉnh Bản Vô đi vào trong một khu biệt thự xa hoa.- Anh là ai?Một gã nam tử trung niên thân cao một mét sáu mặc kimono, hai mắt hung ác nhìn chằm chằm vào Phúc Tỉnh Bản Vô âm thanh lạnh lùng nói.Nam tử trung niên đôi mắt hung ác này chính là tổ trưởng Dã Lang Tổ trai Trai Đằng Nguyên.

Bản thân hắn là người cường hóa cấp 15.

Với tư cách thủ lĩnh một thế lực, hắn có thể cho bộ hạ bắt các loại tang thi đưa tới, sau đó hắn nhẹ nhàng đồ sát.

Cho nên lúc này hắn mới tăng lên cấp 15, thực lực bản thân hắn không mạnh.Cho dù là trong tận thế, thủ lĩnh rất nhiều thế lực lớn cũng không phải người thực lực mạnh mẽ, mà là rất nhiều người bình thường nắm giữ quyền lực.Phúc Tỉnh Bản Vô bị khí thế thượng vị giả của Trai Đằng Nguyên làm chấn động và lui ra phía sau:- Tôi là Phúc Tỉnh Bản Vô.

Tổ trưởng Trai Đằng Nguyên, tôi là sứ giả của Nhạc Trọng đại nhân phái tới.

Nhạc Trọng đại nhân bảo tôi nói ngài đầu hàng vô điều kiện.

Hắn có thể cam đoan ngài và bộ hạ được an toàn.

Nếu như ngài không đầu hàng, hắn sẽ cho đại quân tấn công vào đây, trực tiếp san bằng nơi này, gà chó không tha.Trai Đằng Nguyên nhíu mày và lạnh lùng nói:- Nhạc Trọng, hắn là người Trung Quốc?Trong lòng Phúc Tỉnh Bản Vô sinh ra dự cảm xấu:- Vâng!Trong mắt Trai Đằng Nguyên hiện ra hung quang và vô cùng dữ ơợn nói:- Bảo tao đầu hàng người Trung Quốc?

Đầu hàng đám heo mọi đó à?

Đầu của mày có phải bị hư rồi không?

Mày có phải là con cháu của dân tộc Đại Hòa không?

Mày làm chó của thằng người Hoa, ra sức cho con heo đó, đúng là sỉ nhục của đế quốc Nhật Bản.

Dã Lang Tổ tuyệt đối không đầu hàng người Trung Quốc, Dã Lang Tổ từ trên xuống dưới thà chết cũng không đầu hàng đám Trung Quốc.

Tín Ngạn, đi chặt đầu của thằng khốn nạn phản bội Nhật Bản này treo bên ngoài đi.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 763: Bích Ngọc Thanh Liên.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhật Bản những năm này thế lực cực hữu điên cuồng bành trướng, luận điệu dân tộc Đại Hòa là ưu tú nhất thế giới, Nhật Bản lại lần nữa lại thịnh hành luận điệu này. mà Trai Đằng Nguyên này cũng là thành phần dân tộc chủ nghĩa, cho dù chết trận cũng không muốn đầu hàng.Phúc Tỉnh Bản Vô bỗng chốc bị sợ làm xụi lơ trên đất, đại hán khôi ngô cao hơn hai mét như hắn đau khổ cầu khẩn.- Đại nhân tha mạng!

Trai Đằng đại nhân tha mạng!

Tôi là một sứ giả, đừng giết tôi!

Đừng giết tôi!Hòa Cảnh Tín Ngạn nghe vậy thì ngây người tại chỗ, vừa nghĩ tới giết Phúc Tỉnh Bản Vô thì phải đối mặt với quân của Nhạc Trọng điên cuồng công kích, tay chân của hắn vẫn lạnh như băng.Dã Lang Tổ không có vũ khí phòng không và vũ khí hạng nặng, chỉ có súng trường mà thô, căn bản không cách nào sinh ra chút yêu hiếp với chiến cơ lôi đình.Trai Đằng Nguyên trong mắt hung quang lóe lên hét lớn một tiếng:- Tín Ngạn, còn chưa động thủ.

Anh cũng muốn đầu hàng thằng chó Trung Quốc sao?Trong nội tâm Hòa Cảnh Tín Ngạn rùng mình, trong mắt hiện ra thần sắc kiên định, nói:- Này!

Tôi hiểu rồi!Nói xong, Hòa Cảnh Tín Ngạn thoáng cái rút thái đao bên hông ra giơ lên cao cao, sau đó quay người lại hung hăng bổ một đao vào người của Trai Đằng Nguyên.Thi thể không đầu của Trai Đằng Nguyên ngã xuống, trên mặt hắn còn mang theo một tia kinh ngạc.Hòa Cảnh Tín Ngạn nhìn chằm chằm vào thi thể của Trai Đằng Nguyên trên mặt đất và lạnh lùng nói:- Tổ trưởng!

Tôi không muốn chết, tôi còn muốn sống sót.

Ngài ngăn cản đường sống của tôi, tôi chỉ có thể giết ngài mà thôi.Phúc Tỉnh Bản Vô nhìn Hòa Cảnh Tín Ngạn trong nội tâm hơi kinh hãi:- Thật hung ác!Trai Đằng Nguyên bị Hòa Cảnh Tín Ngạn chém giết về thì với tư cách thủ lĩnh thứ hai Hòa Cảnh Tín Ngạn nhanh chóng thu nạp bộ hạ Dã Lang Tổ và bảo bọn họ bỏ vũ khí và đầu hàng Nhạc Trọng.Tổng cộng có hơn bốn trăm tên chiến sĩ Dã Lang Tổ đầu hàng Nhạc Trọng, trong đó thậm chí có không ít người cường hóa cấp 30, 40.Hòa Cảnh Tín Ngạn đi tới bên người Nhạc Trọng cung kính giơ thủ cấp của Trai Đằng Nguyên và nói với Nhạc Trọng:- Đại nhân, đây là thủ cấp của Trai Đằng Nguyên!

Hắn ý đồ phản kháng đại nhân, tôi trảm thủ cấp của hắn và hiến cho đại nhân.Nhạc Trọng nhìn thủ cấp của Trai Đằng Nguyên và nói một câu:- Không tệ!- Đa tạ đại nhân khích lệ!Hòa Cảnh Tín Ngạn nghe vậy đại hỉ sau đó cẩn thận từng li từng tí đứng ra sau lưng Nhạc Trọng, lại nhìn thấy Thiên Cung Anh đeo vòng cổ bom trên cổ.- Hắn quả nhiên vô cùng cường đại, thậm chí ngay cả quỷ thần của Cao Thiên Nguyên cũng bị hắn bắt giữ.

Thật sự là thật đáng sợ.Hòa Cảnh Tín Ngạn trông thấy Thiên Cung Anh đứng bên người của Nhạc Trọng thì càng cung kính và khiêm tốn.Sáu quỷ thần của Cao Thiên Nguyên chính là thiên tài trong thiên tài của Nhật Bản này, mỗi người đều là người tiến hóa song thuộc tính.

Chiến lực vô song, Dã Lang Tổ không người nào là đối thủ của bọn họ.Nhạc Trọng chỉ vào ngọn núi nhỏ và hỏi Hòa Cảnh Tín Ngạn hỏi:- Tôi nhìn thấy người của Cao Thiên Nguyên đột nhiên từ núi kia giết ra, là chuyện gì vậy?Cao Thiên Nguyên đột nhiên đánh lén làm Thiên Đường Thần Quốc bị thương không nhỏ, nếu không thì tài quyết giả, thẩm lí và phán quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc đã trải qua chuyển chức làm binh sĩ trong Tân Thủ thôn cũng không bị quân tập kích đánh sụp đổ như vậy.Hòa Cảnh Tín Ngạn cung kính nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đại nhân, Dã Lang Tổ chúng tôi tu kiến trong khu vực tránh nạn dưới lòng đất.

Đó là một chỗ tránh nạn lớn của Nhật Bản, mà chỗ tránh nạn này đi thông vào tòa núi nhỏ.

Lính của Cao Thiên Nguyên lợi dụng con đường đó đánh sau lưng của Thiên Đường Thần Quốc.Vì ứng phó khả năng chiến tranh hạt nhân xuất hiện, rất nhiều nơi của Nhật Bản đều có chỗ trú ẩn trong lòng đất thế này.

Mà Dã Lang thành là một nơi trong số đó.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hòa Cảnh Tín Ngạn tiếp tục truy vấn:- Tại sao Thiên Đường Thần Quốc tấn công các người?Hòa Cảnh Tín Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Chúng tôi đạt được thực vật biến dị Bích Ngọc Thanh Liên.

Gốc thực vật biến dị này sinh ra Bích Ngọc Quả có thể làm cho người cường hóa trên cấp 50 tùy cơ có thể tăng một kỹ năng lên cấp hai.

Người cường hóa dưới cấp 50 ăn Bích Ngọc Quả cũng có thể đạt được sáu thuộc tính +4 cường hóa.

Nhưng mà phục dụng trái cây Bích Ngọc Thanh Liên chỉ được một quả mà thôi, ăn nhiều không có tác dụng.

Thiên Đường Thần Quốc vì cướp lấy Bích Ngọc Thanh Liên cho nên tấn công chúng tôi.Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm khẽ động lập tức ra lệnh:- Mang tôi đi nhìn Bích Ngọc Thanh Liên.- Vâng!

Đại nhân mời đi theo tôi!Được Hòa Cảnh Tín Ngạn dẫn dắt, Nhạc Trọng đi vào sâu trong biệt thự của Dã Lang Tổ chiếm giữ.Trong một cái ao nhỏ sâu không tới hai mươi cm, một gốc cây có lá xanh như ngọc bích, trung tâm nở rộ một đóa hoa tươi, trong đóa hoa này sinh ra vài hạt sen kỳ dị.Hòa Cảnh Tín Ngạn chỉ vào Bích Ngọc Thanh Liên và nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Đây chính là Bích Ngọc Thanh Liên!Chung quanh hồ nước nhỏ này có tám người cường hóa trên cấp 30 đang trấn thủ, hiển nhiên Hòa Cảnh Tín Ngạn thập phần coi trọng gốc sen này.Nhạc Trọng vỗ vai của Hòa Cảnh Tín Ngạn thoả mãn khích lệ nói:- Không tệ!

Anh làm tốt lắm.

Tổ viên của Dã Lang Tổ chỉ cần không nhiễm máu của người Hoa, tôi sẽ trả cho anh, cho anh làm phó thủ lĩnh Dã Lang Tổ, các người sẽ là thủ hạ của Phúc Tỉnh Bản Vô.

Mặt khác Dã Lang Tổ quá khó nghe, gọi là Dã Lang đoàn đi, anh tạm thời đảm nhiệm phó thủ lĩnh, quân hàm thiếu tá.Nếu không phải Hòa Cảnh Tín Ngạn xử lý thoả đáng, gốc Bích Ngọc Thanh Liên này đã bị hủy trong chiến loạn.

Nhạc Trọng đạt được bảo bối và nhìn Hòa Cảnh Tín Ngạn cũng thuận mắt vài phần.Hòa Cảnh Tín Ngạn đạt được Nhạc Trọng khích lệ thể cốt đều giống như mềm hơn, lập tức trung tâm nói:- Đa tạ Nhạc Trọng đại nhân, Tín Ngạn nhất định sẽ phục vụ quên mình vì đại nhân!Nhạc Trọng bước vào trong hồ nước và tháo ba Bích Ngọc Quả xuống, sau đó lập tức điều tám người tiến hóa tới thủ hộ nơi này.Lúc này Nhạc Trọng đã mang theo Diêu Diêu và những người được phục têến hóa dược tề tới.

Trong tay hắn thoáng cái có hơn trăm người tiến hóa đẳng cấp vượt qua cấp 40.

Bởi vì có một trăm người tiến hóa, hắn có thể đủ đánh bại tàn binh của Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên dễ dàng.Nhạc Trọng nhìn Hòa Cảnh Tín Ngạn và trực tiếp ra lệnh:- Hòa Cảnh Tín Ngạn, ta tôi cần các chuyên gia và nhân tài quang điện tử, công trình máy móc, công trình điện tử, khoa học sinh vật... , Anh đi tìm bọn họ cho tôi.Tĩnh Cương tiếp giáp Tokyo, cũng là một huyện phát đạt của Nhật Bản, ở chỗ này có được nhiều nhân tài khoa học.

Nhạc Trọng cần những người tài giỏi này ra sức cho hắn.Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 764: Trại Tập Trung.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc trước nước Mỹ cùng Liên Bang Xô Viết đánh vào Berlin, Liên Bang Xô Viết thì đoạt vật tư, người Mỹ thì cướp nhân tài, kết quả sau khi chiến tranh thế giới thứ hai chấm dứt, khoa học kỹ thuật của nước Mỹ vẫn vượt qua Liên Bang Xô Viết.

Nhạc Trọng hiện tại thập phần khuyết thiếu nhân tài công nghệ cao, rất nhiều trang bị hiện đại không chế tạo được.

Trước khi có được Thành Đô, thủ đô, thì hắn chỉ có thể lợi dụng tinh anh của Nhật Bản ra sức cho hắn.Hòa Cảnh Tín Ngạn nghĩ lại lập tức hiểu ý của Nhạc Trọng và hắn vẫn cung kính đáp.- Vâng!

Nhạc Trọng đại nhân.Hòa Cảnh Tín Ngạn nhận được mệnh lệnh nhanh chóng lui ra dựa theo lệnh của Nhạc Trọng mà đi tìm nhân tài các phương diện này.Hòa Cảnh Tín Ngạn rời đi, Nhạc Trọng quay đầu nhìn qua Thiên Cung Anh đang đeo vòng cổ bom và ra sức mời chào.- Thiên Cung Anh, cô bằng lòng ra sức cho tôi không?Thiên Cung Anh thân là một trong sáu quỷ thần của Cao Thiên Nguyên và sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.

Nếu như Nhạc Trọng có thể thu phục nàng thì hắn lại có một cao thủ đứng đầu.Thiên Cung Anh dùng ánh mắt thanh tịnh nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng mặt không biểu tình lạnh như băng nói ra:- Tôi là người Nhật Bản, tôi chỉ nguyện ý ra sức cho người Nhật!Nhạc Trọng ánh mắt ngưng tụ và sát ý lạnh lẽo từ trên người của hắn ập qua phía Thiên Cung Anh:- Cô không sợ tôi giết cô sao?Thiên Cung Anh nhìn thẳng Nhạc Trọng không chút sợ hãi nhìn qua kẻ khống chế sinh tử của mình:- Đó là tự do của anh!Nhạc Trọng yên lặng nhìn Thiên Cung Anh và sát cơ trong lòng của hắn càng ngày càng mạnh.

Thiên Cung Anh là thích khách đẳng cấp cao, có được sát thương mạnh mẽ, cơ hồ không có mấy người có thể ngăn cản được nàng ám sát.

Nếu không phải hắn thu phục được, Nhạc Trọng tình nguyện một đao giết nàng.Thiên Cung Anh cảm giác được sát ý trên người của Nhạc Trọng và tron nội tâm của nàng rùng mình.- Nhạc Trọng.

Nhật Bản không phải là anh có thể chinh phục.

Nếu như anh cho Cao Thiên Nguyên chuộc tôi đi, tôi nguyện ý thuyết phục Lôi Cảnh Thắng Hùng đại nhân kết minh với anh.

Song phương tại Nhật Bản cùng tồn tại.

Địch nhân lớn nhất của chúng ta không phải nhân loại, mà là số lượng tang thi nhiều hơn nhân loại gấp trăm ngàn lần.

Số lượng nhân loại chúng ta đã rất ít rồi, lại tiếp tục nội đấu, cuối cùng chỉ có thể biến thành lương thực trong miệng của tang thi không ngừng tiến hóa mà thôi.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi cân nhắc lợi hại và chậm rãi gật đầu.- Được rồi.

Tôi và Cao Thiên Nguyên sẽ nói chuyện với nhau!Nhạc Trọng không phải người Nhật Bản, hắn muốn tổ kiến thế lực lãnh đạo Nhật Bản là không có khả năng.

Hơn nữa hắn cũng không có ý định cắm rễ ở Nhật Bản, hắn thầm nghĩ lấy được đủ chỗ tốt từ Nhật Bản sau đó rút về Trung Quốc.Bạch Tiểu Thắng vẻ mặt tái nhợt đi tới bên người Nhạc Trọng và nói ra:- Đại nhân.

Chúng tôi phát hiện trại tập trung người Hoa.

Ngài có sang xem hay không?- Trại tập trung?Nhạc Trọng nghe thế danh từ sắc mặt thoáng một phát trở nên hết sức khó coi.

Đây là đang đệ nhị thế chiến tên xấu rõ ràng cơ cấu, vô số nhân loại chết ở bên trong.Đây là cơ cấu giống như nước Mỹ, Đức, Nhật Bản, Italy ngày xưa.

Thật không ngờ trong tận thế còn có loại chuyện này.Trong một khu vực nước thải đầy đường, bị lưới sắt, hàng rào gỗ vờn quanh, chiếm diện tích gần một cây số vuông, trải rộng hơn mười cái lều và ô giấy che chắn.

Đây chính là trại tập trung người ngoại quốc của Dã Lang Thành.Trong trại tập trung này.

Cho dù là nam hay nữ đều trần truồng, rất nhiều nam nữ đều lách vào trong lều vải nhỏ hẹp sưởi ấm.

Trong trại tập trung có thể nhìn thấy thi thể cả trai lẫn gái.

Rất nhiều thi thể nữ có vết trắng trên người, trên người đều có nhiêu vết thương, hiển nhiên là chịu hết lăng nhục mới chết đi.Trong cửa ra vào của trại tập trung, treo chỉnh tề một loạt thi thể người Hoa.

Nữ có nam có.

Có lớn có nhỏ, quả thật giống như địa ngục.Ở trong tận thế, những thủ lĩnh thế lực Nhật Bản còn vô cùng hà khắc với người Nhật Bản, càng đừng nói người Hoa hay người quốc gia khác.Nếu như nói người Nhật Bản bình thường là nô lệ của thủ lĩnh người Nhật Bản, như vậy người Hoa, người Mỹ, người Anh, Phi Châu chính là heo chó.Nhạc Trọng đi tới gần trại tập trung này đã ngửi được mùi phân, nước tiểu và mùi hôi của thi thể, làm cho hắn buồn nôn muốn quay người rời đi.Tại Nhật Bản có không ít người Hoa như Kim Lệ cho rằng người Nhật cao quý hơn người Hoa.

Thậm chí có người Hoa vài đời sinh sống trên Nhật Bản sinh sôi nảy nở, đã hoàn toàn bị Nhật Bản đồng hóa.

Người như vậy Nhạc Trọng cũng không muốn xem họ như đồng bào của mình.Một nam nhân khô gầy, thân thể trần truồng, da bọc xương, giống như thây khô từ trong trại tập trung chạy ra cầu cứu:- Cứu mạng!

Cứu mạng!

Giúp đỡ tôi!

Giúp đỡ tôi!

Van cầu các người giúp đỡ tôi!Trong trại tập trung này không có người nào quan tâm tới hắn, chỉ dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn qua.Ở phía sau có vài tên dáng người khôi ngô, đám người ngoại quốc màu tóc có vàng có lam tiến lên.Nhạc Trọng nghe được bộ xương hình người kia nói thì ra lệnh.- Tiếng Trung?

Đi cứu hắn!Thân vệ bên người của Nhạc Trọng như mũi tên lao lên và rút Phảng Chế Đường Đao ra chỉ vào ba tên ngoại quốc nói:- Quỳ xuống!Ba tên ngoại quốc nhìn thấy tên thân vệ này tay cầm Phảng Chế Đường Đao thì trong mắt hiện ra thần sắc sợ hãi và quay đầu chạy vào trong trại tập trung.Bộ xương hình người kia nhìn qua Nhạc Trọng cố nặn ra nụ cười.- Đa tạ!

Tôi tên Miêu Hỉ Quý.

Đa tạ ngài cứu tôi một mạng.Nhạc Trọng nói:- Những người kia tại sao đuổi theo anh?Trong mắt Miêu Hỉ Quý hiện ra nét sầu khổ, nói:- Bọn họ muốn ăn thịt tôi!Trong mắt của Miêu Hỉ Quý hiện ra thần sắc oán độc:- Nơi này là trại tập trung, những người Nhật Bản không có cho những người như chúng tôi thức ăn.

Nhưng mà vui thích nhìn chúng tôi tự giết nhau, sau đó bị bức sống không bằng súc sinh, phải ăn thịt người, chỉ có ăn thịt người mới có thể sống sót.

Tôi bị bắt tới đây bảy ngày, đã bảy ngày bảy đêm không có ăn cái gì.Thiên Cung Anh đứng bên người của Nhạc Trọng sắc mặt đại biến kêu to lên.- Không có khả năng!

Người Nhật Bản sẽ không làm chuyện tàn nhẫn như vậy!Tuy Thiên Cung Anh không phải người Nhật Bản theo chủ nghĩa dân tộc cực đoan, thế nhưng mà cũng thập phần kiêu ngạo vì mình là người Nhật Bản.

Trong lòng nàng thì người Nhật Bản đại bộ phận đều là người tốt, tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện phát rồ như vậy.Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Mang tất cả chiến sĩ liên quan tới trại tập trung này bắt lại, những ai ăn thịt người lôi ra ngoài chặt đầu.

Gia quyến của chúng hết thảy giáng chức làm đầy tớ, chờ đợi lập công mới khôi phục thân phận.Một gã thân vệ nhanh chóng lui ra:- Vâng!Trong lòng Miêu Hỉ Quý không tính toán cầu xin cái gì, vô số nước mắt đã chảy ra như suối, hắn thoáng một cái quỳ xuống đất dập đầu với Nhạc Trọng:- Đa tạ Đại nhân!

Đa tạ đại nhân báo thù cho những người ở đây!05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 765: Sứ Giả Từ Cao Thiên Nguyên Tới. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMiêu Hỉ Quý và những người Hoa trong đây bị tùy ý lăng nhục giống như heo chó, làm cho bọn họ tuyệt vọng với tương lai.

Trong lòng của bọn họ thì người Nhật Bản chính là ác quỷ, bọn họ chỉ có thể sống như heo chó mà thôi.

Cừu hận vẫn tích lũy trong lòng của bọn họ, lúc này Nhạc Trọng giúp bọn họ báo thù, Miêu Hỉ Quý không nhịn được mà khóc lên.Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng ra lệnh:- Dẫn người đi vào tẩy trừ một lần.

Những người Hoa này nguyện ý gia nhập chúng ta thì thu nạp bọn họ đi.

Tôi nói chính là những người biết tiếng Trung, những Hoa kiều không biết tiếng Trung xem như người Nhật Bản.Vì dung nhập địa phương rất cao, rất nhiều người Hoa trải qua nhiều đời phát triển, bọn họ đã bị Nhật Bản hoàn toàn đồng hóa.

Biến thành Hoa kiều chỉ biết tiếng Nhật.

Bọn họ đã xem chính mình như người Nhật Bản, không phải đối tượng tranh thủ.

Nhạc Trọng cũng không muốn đem những người xem mình là người Nhật thu vào làm bộ hạ.- Vâng!Bạch Tiểu Thắng lĩnh mệnh mang theo mười tên cao thủ đi vào trong trại tập trung.Nhạc Trọng ra lệnh là gió tanh mưa máu, hơn một trăm tên thành viên vốn là Dã Lang Tổ thànhbị mang ra ngoài chém đầu.

Gia quyến của bọn họ bị đày làm đầy tớ.Trong trại tập trung này, Nhạc Trọng tìm được hơn một trăm sáu mươi người Hoa sống sót.

Những người Hoa này vô cùng tích cực gia nhập vào đội ngũ của Nhạc Trọng, trở thành người ủng hộ Nhạc Trọng.Về phần người ngoaij quốc trong trại tập trung, Nhạc Trọng trực tiếp chém những người ăn thịt người, những người ngoại quốc khác hắn phóng thích.Trong Dã Lang Thành có năm vạn người Nhật sống sót, trong đó có rất nhiều chuyên gia học giả, tinh anh, những tinh này được Nhạc Trọng trực tiếp chở về Anh Điền Trấn chuẩn bị mang về Trung Quốc.Hầm trú ẩn dưới đất của Dã Lang Thành có rất nhiều công cụ tiên tiến, những vật kia đều bị Nhạc Trọng tổ chức nhân thủ vận chuyển về Anh Điền Trấn.Dã Lang Thành ở vào giữa huyện Tĩnh Cương và Tokyo, một khi hơn ba trăm vạn tang thi ở huyện Tĩnh Cương tấn công qua phía này, căn bản không có thế lực nào ngăn cản chúng được.Trong tay của Nhạc Trọng có hai ngàn tù binh của Thiên Đường Thần Quốc, Cao Thiên Nguyên.

Mà binh sĩ của Thiên Đường Thần Quốc phần lớn là quân sĩ của Nhật Bản, số lượng có hơn bảy trăm người.

Những người Nhật này chỉ vì sống sót mà chiến đấu, cũng không ngại đối tượng thuần phục là người nào.

Nhạc Trọng mang bọn họ phân phối cho Tỉnh Điền Kinh Tử, Vũ Điền Chân Ý, Viên Thiên Cương ba người.Về phần hơn một ngàn bốn trăm quân của Cao Thiên Nguyên thì có hai trăm người trực tiếp thuần phục Nhạc Trọng, bị Nhạc Trọng đánh tan sắp xếp vào dưới trướng của Tỉnh Điền Kinh Tử ba người.

Mà trong đó một ngàn hai trăm người không nguyện ý ra sức cho Nhạc Trọng.Mà Hòa Cảnh Tín Ngạn chủ động phối hợp cho nên Nhạc Trọng rất nhanh nắm giữ Dã Lang Thành, làm cho Dã Lang Thành khôi phục trật tự.Trong một gian phòng ngủ của biệt thự, Nhạc Trọng lấy ra một quả Bích Ngọc Thanh Liên và cho vào trong miệng.

Hắn lúc này mới rảnh nuốt bảo vật.Bích Ngọc Thanh Liên vừa bị Nhạc Trọng nuốt vào phần bụng, chợt hóa thành từng đạo thanh lưu chui vào khắp người của hắn, không ngừng tẩm bổ thân thể Nhạc Trọng.Vô số thanh lưu dọc theo kinh mạch của Nhạc Trọng tỏa ra khắp thân thể, cuối cùng nhất tụ tập vào sâu trong thức hải của Nhạc Trọng, ngưng tụ vào phù văn tiềm hành, phù văn trở nên huyền ảo hơn.- Kỹ năng tiềm hành cấp hai: có có thể vặn vẹo khí của mình trước cảm giác của người khác, trong quá trình di chuyển chậm chạp cũng có thể vặn vẹo cảm giác của người khác.Nhạc Trọng mở to mắt cảm giác được biến hóa trong lòng và thầm nghĩ.- Kỹ năng tiềm hành cấp hai!

Tại sao lại là kỹ năng này tấn cấp cấp hai.

Nếu thân thể sắt thép tấn cấp cấp hai thì quá tốt rồi.Thân thể sắt thép tăng năng lực sinh tồn trên chiến trường cho Nhạc Trọng, mà kỹ năng tiềm hành chỉ giúp Nhạc Trọng trở thành thích khách đỉnh cấp mà thôi.Trong một gian phòng hội nghị, trong mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra hung quang và nhìn qua Nhạc trọng nói:- Thủ lĩnh!

Hơn một ngàn hai trăm binh sĩ Cao Thiên Nguyên không muốn ra sức cho chúng ta, tôi thấy dứt khoát nên giết đi.- Ân!Nhạc Trọng khẽ chau mày lâm vào suy nghĩ, hắn đúng là sinh ra sát ý với binh sĩ của Cao Thiên Nguyên.

Những quân sĩ này đều là quân tinh nhuệ, nếu như bọn họ trở về Cao Thiên Nguyên thì nhất định tăng cường thực lực của Cao Thiên Nguyên thật lớn.Thiên Cung Anh vẻ mặt băng hàn không có thần thái cũng phải biến sắc nói:- Không được!

Nhạc Trọng, không thể giết!

Bọn họ đều là người sống sờ sờ, không phải gà vịt heo chó.

Van cầu anh Nhạc Trọng, không nên giết những binh lính kia.

Bọn họ đã đầu hàng anh, chẳng lẽ anh còn giết bọn họ sao?Quân tinh nhuệ là hạch tâm của một thế lực.

Nếu như bị giết quá nhiều, sức chiến đấu của thế lực kia hạ thấp trong thời gian ngắn.

Nhạc Trọng ở Trung Quốc dưới trướng có trăm vạn người, nhưng mà tinh nhuệ chỉ có gần hai vạn.

Một khi hai vạn tinh nhuệ này bị toàn diệt, sức chiến đấu trong thế lực của hắn trong thời gian ngắn hạ thấp dữ dội.Giết chết một ngàn hai trăm binh sĩ của Cao Thiên Nguyên sẽ làm cho Cao Thiên Nguyên tổn thương nguyên khí nặng nề.Một gã lính truyền tin đi tới bên người Nhạc Trọng báo cáo:- Thủ lĩnh!

Cao Thiên Nguyên phái ra sứ giả tới cầu kiến!- Bảo bọn họ đi tới đây!Nhạc Trọng nhíu mày nói một câu:- Quả nhiên đến!Một gã thân mặc tây phục, tướng mạo tuấn lãng, tuổi chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi đi vào trong đại sảnh thi lễ với Nhạc Trọng thật sâu:- Nhạc Trọng đại nhân, tôi là sứ giả Cao Thiên Nguyên Đằng Tỉnh Tam Lang.

Hết sức cao hứng khi gặp ngài!Nhạc Trọng nhìn Đằng Tỉnh Tam Lang lãnh đạm nói:- Đằng Tỉnh Tam Lang, có lời gì trực tiếp nói đi!Đằng Tỉnh Tam Lang chiếm cứ lấy đạo nghĩa nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Nhạc Trọng đại nhân.

Xin hỏi ngài tại sao tấn công bộ đội của Cao Thiên Nguyên chúng tôi.

Cao Thiên Nguyên và ngài không có chút thù hận nào...Nhạc Trọng nhíu mày và lớn tiếng quát lớn:- Câm miệng!

Nếu như mày còn dám nói nhảm, như vậy thỉnh mày rời đi đi.

Tao không lãng phí thời gian nói nhảm với mày.

Nói chuyện cụ thể đi!Đằng Tỉnh Tam Lang rõ ràng khẩu tài vô cùng tốt.

Nếu để cho hắn nói tiếp.

Hắn có thể đứng ở đại nghĩa mà nói mấy tiếng đồng hồ.

Nhạc Trọng cũng không muốn nghe hắn nói những lời nhảm và khách sáo.Đằng Tỉnh Tam Lang trì trệ không nói nhảm mà đi thẳng vào vấn đề.- Nhạc Trọng đại nhân, Cao Thiên Nguyên chúng tôi hy vọng ngài có thể đem Thiên Cung Anh đại nhân cùng với binh sĩ Cao Thiên Nguyên trả cho chúng tôi.Ánh mắt Nhạc Trọng lạnh như băng chậm rãi nói:- Muốn chuộc Thiên Cung Anh cùng binh sĩ Cao Thiên Nguyên thì các người lấy cái gì ra chuộc?Đằng Tỉnh Tam Lang cũng khai ra cái giá cực cao.- Một vạn tấn lương thực, năm trăm tấn dầu nhiên liệu.

Một ngàn khẩu súng trường, hai mươi vạn viên đạn.

Hai trăm xữ nữ, cái giá lớn này thế nào?- Một vạn tấn lương thực, năm trăm tấn dầu nhiên liệu.

Thật giàu có, Cao Thiên Nguyên này hiển nhiên đã chiếm được kho vật tư chiến lược của Nhật Bản trước tận thế.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 766: Sứ Giả Từ Cao Thiên Nguyên Tới. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nghe được Đẳng Tỉnh Tam Lang ra giá.

Trong nội tâm rùng mình.

Mơ hồ đoán được tại sao Cao Thiên Nguyên tài đại khí thô như thế.Tuy trong tận thế chỉ cần có được lương thực là có thể chiêu mộ được người, thế nhưng mà một ngàn hai trăm tên lính tinh nhuệ và một cường giả đỉnh cấp hiển nhiên vượt xa vật tư.Nhạc Trọng lắc đầu trực tiếp dùng công phu sư tử ngoạm:- Tôi muốn hai mươi tên kỹ sư lĩnh vực quang điện, ba mươi kỹ sư công trình máy móc, bốn mươi người lĩnh vực điện tử, hai mươi chuyên gia y tế...

Trừ chuyện đó ra, còn muốn hai mươi chiếc máy bay vận tải, hai mươi bốn trực thăng vũ trang.

Các người mang những vật tư này thì sẽ có thể mang tinh nhuệ Cao Thiên Nguyên của các người về.Đằng Tỉnh Tam Lang nghe vậy bỗng chốc bị dọa kêu to một tiếng, sau lưng mồ hôi lạnh chảy ròng.

Nhạc Trọng mở miệng yêu cầu những nhân tài tinh anh của Nhật Bản.

Một ít thì cũng bỏ đi, Nhạc Trọng mới mở miệng đã khai ra chuyên gia tinh anh các lĩnh vực.

Một khi đem những tinh anh này cho Nhạc Trọng.

Cao Thiên Nguyên phát triển sẽ trở nên chậm chạp.Tận thế mới bắt đầu, những tinh anh các lĩnh vực này còn kém nông dân.

Thế nhưng mà một khi hơi chút ổn định, những nhân tài này chính là mấu chốt phát triển.Sở dĩ Thiên Đường Thần Quốc có thể phát triển nhanh như vậy trong tận thế, đó là bởi vì bọn họ vơ vét rất nhiều nhân tài trong các lĩnh vực của Châu Âu, mượn nhờ các bản vẽ siêu khoa học kỹ thuật trong tận thế nhanh chóng phát triển lớn mạnh.Trừ phương diện nhân tài ra, máy bay vận tải, trực thăng vũ trang là bảo bối của các thế lực, không có người nào nguyện ý đưa cho người khác.Đằng Tỉnh Tam Lang nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt:- Nhạc Trọng đại nhân, khẩu vị của ngài quá lớn.

Chúng ta không thể có nhiều người và máy bay như vậy.Nhạc Trọng gắt gao nhìn chằm chằm vào Đằng Tỉnh Tam Lang và uy áp mạnh mẽ tỏa ra làm cho Đằng Tỉnh Tam Lang cơ hồ thở không được.Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Cung Anh lạnh lùng nói:- Vậy thì tốt.

Chúng ta có thể chậm rãi trao đổi.

Thiên Cung Anh là quỷ thần của Cao Thiên Nguyên các người, tôi biết rõ Cao Thiên Nguyên có mười lăm trực thăng vũ trang và ba mươi máy bay vận tải.

Tôi muốn các người cầm mười hai chiếc trực thăng vũ trang, mười lăm máy bay vận tải đổi nàng!

Các người có đáp ứng không?

Tôi không muốn mặc cả cái gì, đồng ý hoặc không đồng ý là được.Thiên Cung Anh là người tiến hóa đỉnh cấp, sức chiến đấu rất mạnh.

Ở chánh diện trên chiến trường, mười hai chiếc trực thăng vũ trang phá hoại mạnh hơn nàng nhiều.

Nhạc Trọng cũng không có trường kỳ đứng ở Nhật Bản, có thể đem nàng bán đi đổi những thứ này là không tệ.

Dù sao Thiên Cung Anh cũng không muốn ra sức cho hắn.Thiên Cung Anh nghe vậy cũng yên lặng đưa mắt nhìn qua người của Đằng Tỉnh Tam Lang, trong mắt hiện ra vẻ chờ mong.

Nàng cũng không muốn đứng bên người của Nhạc Trọng làm tù binh.

Nàng hy vọng rời khỏi nơi này, trở lại Cao Thiên Nguyên.Đằng Tỉnh Tam Lang nghe vậy đổ mồ hôi như mưa và giãy dụa, hắn cuối cùng nhất chỉ nhìn qua Thiên Cung Anh thi lễ nói:- Thực xin lỗi nhẫn quỷ đại nhân.Đằng Tỉnh Tam Lang quay đầu nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng đại nhân, điều kiện quá hà khắc, tôi không thể đáp ứng.Trực thăng vũ trang và máy bay vận tải chính là bảo bối đưa binh của Cao Thiên Nguyên tới các nơi, Thiên Cung Anh mặc dù thập phần trọng yếu với Cao Thiên Nguyên, nhưng mà trực thăng vũ trang và máy bay vận tải lại trọng yếu hơn trong lòng Lôi Cảnh Thắng Hùng.Không có trực thăng vũ trang cùng máy bay vận tải, Cao Thiên Nguyên phát triển sẽ biến chậm lại nhiều.- Thì ra mình không trọng yếu bằng một đống máy móc.Thiên Cung Anh nghe vậy trong mắt hiện ra thất vọng và nội tâm đắng chát suy nghĩ.Thiên Cung Anh cũng vì phát triển của Cao Thiên Nguyên lập nhiều công lao hãn mã, không biết có bao nhiêu cao thủ chết dưới ám sát của nàng.

Thế nhưng mà Lôi Cảnh Thắng Hùng vẫn không muốn dùng máy bay vận tải và trực thăng vũ trang đổi nàng, làm cho nội tâm của nàng đắng chát.Nhạc Trọng nhìn qua Đằng Tỉnh Tam Lang và ra lệnh trục khách:- Các chiến sĩ còn lại các người dùng nhân tài ra đổi, một người đổi một mạng.

Trở về đi!- Nhạc Trọng đại nhân, chúng ta còn có thể thương lượng!

Nhạc Trọng đại nhân...Đằng Tỉnh Tam Lang lớn tiếng kêu lại bị người của Nhạc Trọng kéo ra ngoài.- Xem ra cô còn không bằng mười hai chiếc trực thăng vũ trang, mười lăm chiếc máy bay vận tải!Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Cung Anh cười mỉa mai.Thiên Cung Anh im lặng nhìn qua Nhạc Trọng cúi đầu không nói.Bạch Tiểu Thắng hỏi:- Lão đại, những binh sĩ Cao Thiên Nguyên làm sao bây giờ?Nhạc Trọng nói:- Đem bọn họ điều tới Anh Điền Trấn xây dựng công sự, cung cấp vật tư kém nhất.Những binh sĩ Cao Thiên Nguyên đều là tráng hán, vừa vặn dùng làm nô lệ xây dựng công trình đi.Chấm dứt hội nghị, Nhạc Trọng mang theo Thiên Cung Anh, Bạch Tiểu Thắng và mười sáu tên cao thủ đi lên Hammer rời khỏi Dã Lang Thành đi tới bờ biển.Thực lực Thiên Cung Anh quá mạnh mẽ, nếu như không có Nhạc Trọng chế ước, nàng một người có thể ám sát rất nhiều cao tầng Dã Lang Tổ.

Nhạc Trọng phải mang nàng theo bên người.Cách Dã Lang Thành ước chừng mười kilômet là một thị trấn bờ biển nhỏ, trước tận thế trấn này có mấy ngàn người, sau tận thế đã bị Dã Lang Tổ phái người thanh lý toàn bộ trấn nhỏ, quét toàn bộ vật tư không còn.Trên đường phố khắp nơi đều là cảnh tượng đổ nát hoang vu, tất cả gian phòng đều rỗng tuếch, vật tư có thể dùng đều mang đi cả rồi, chỉ còn lại có từng gian trống trải giống như nhà ma.Ở trên bờ biển có hai mươi du thuyền xa hoa, mười hai chiếc thuyền đánh cá loại nhỏ đang đậu.

Ở quanh bờ biển có hơn hai mươi người Nhật Bản, bọn họ trước tận thế đều là ngư dân, hiểu được thao túng thuyền thế nào.

Những người này đều là nhân tài khó tìm.

Phúc Tỉnh Bản Vô mang trên mặt nịnh nọt mỉm cười nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng đại nhân, những người này là đội thuyền của chúng tôi.Hòa Cảnh Tín Ngạn cũng mang theo hai gã mặc áo tắm hai mảnh, dáng người cao gầy gợi cảm hai gã Nhật Bản mỹ nữ đi vào Nhạc Trọng bên người mang trên mặt nịnh nọt mỉm cười nói:- Nhạc Trọng đại nhân, hai người này là nữ nhân ưu tú, đây là hai chị em.

Các nàng ngưỡng mộ đại nhân anh minh thần võ, chủ động tới đây làm thị nữ của ngài.Ma Cung Ưu Tử hai chị em đi tới trước người Nhạc Trọng vài khom người thi lễ, cung kính nói:- Ưu Tử, Hương Tử bái kiến đại nhân!Phúc Tỉnh Bản Vô, Hòa Cảnh Tín Ngạn đều vừa mới đầu nhập vào Nhạc Trọng, trong nội tâm tràn ngập không xác định với tương lai.

Chỉ có thể thông qua thủ đoạn này tiến vào trung tâm của Nhạc Trọng.

Bọn họ thập phần sợ hãi trở thành những thi thể Dã Lang Thành treo bên ngoài thành.- Ân!Nhạc Trọng nhìn qua hai mỹ nữ Nhật Bản xinh đẹp, sau đó nhìn qua Hòa Cảnh Tín Ngạn hỏi:- Động vật biển biến dị ở hải vực này cấp bao nhiêu?05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 767: Động Vật Biển Tập Kích.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSau tận thế trên biển có quá nhiều biến dị thú, phải nói là vô cùng vô tận mới đúng.

Biến dị thú cấp hai đã đủ mạnh mẽ, nhưng mà biến dị thú cấp hai trong biển chỉ được xem là con tôm nhỏ.

Biến dị thú cấp năm mới là bá chủ biển cả.Nhạc Trọng cho dù dùng toàn bộ thực lực cũng không cách nào tiêu diệt biến dị thú cấp năm, loại hun thú đẳng cấp này thực lực quá khủng bố, cho dù điều động một chi quân đội tấn công cũng không làm gì nó được.Nếu có biến dị thú cấp năm hoạt động ở khu vực này, Nhạc Trọng cũng không dám xuất phát từ trên biển đi tới căn cứ Hoành Tu Hạ.Hòa Cảnh Tín Ngạn nói ra:- Đại nhân, hải vực này là khu vực do biến dị thú cấp hai hoạt động, những biến dị thú cấp hai cực kỳ hung tàn, còn có thể lên bờ công kích nhân loại.

Chúng tôi từng có ý định thiết lập căn cứ ở nơi này, tuy nhiên lại có nhiều biến dị thú cấp hai ra biển nuốt người, lúc này mới bị bách buông tha cho trấn nhỏ này.

Trong khu vực này hoạt động chủ yếu là biến dị thú cấp hai, nhưng mà tôi cũng từng gặp thân ảnh của biến dị thú cấp ba đấy.Nhạc Trọng nghe vậy yên lặng đi vào bờ biển bắt đầu triệu hoán tiểu sa đã tiến hóa xong.

Sau khi phục tùng biến dị thú, ở trong phạm vi nhất định sẽ có thể cảm ứng tâm linh giữa Nhạc Trọng và biến dị thú.

Tuần Phục Thuật đẳng cấp càng cao thì cảm ứng tâm linh càng xa.Lúc này Nhạc Trọng tăng Tuần Phục Thuật lên cấp bốn, trong phạm vi hai trăm cây số hắn có thể cảm ứng được và ra lệnh cho biến dị thú hành động.Ở gần bờ biển có một con biến dị thú kiếm ngư cấp hai đột nhiên bị cắn trồi lên mặt biển.

Đột nhiên lúc này có một thân ảnh vặn vẹo bơi nhanh thẳng vào bờ.Con biến dị thú cấp hai này chết thì vô số động vật thật nhỏ bổ nhào qua, lập tức xé con kiếm ngư thành thịt vụn.Sau tận thế, biển cả so với quá khứ còn đáng sợ hơn gấp trăm lần, một gã nhân loại bình thường nếu rơi xuống biển, cho dù kỹ năng bơi lội thật tốt thì không tới mười phút hắn sẽ bị động vật biển xé thành thịt vụn ngay.

Trừ phi hắn là người tiến hóa thực lực siêu cường.Hòa Cảnh Tín Ngạn cẩn thận từng li từng tí nói ra:- Đại nhân, xin thứ cho tôi nói thẳng.

Dùng lực lượng của những chiếc thuyền này ra biển cũng sẽ bị những biến dị thú kia công kích, quá nguy hiểm rồi.Lúc này Nhạc Trọng đã trở thành lão bản của Hòa Cảnh Tín Ngạn, nếu như Nhạc Trọng vừa chết, quân của Hòa Cảnh Tín Ngạn sợ rằng sẽ bị người khác chiếm đoạt ngay lập tức.

Hắn cũng không muốn trở thành phụ thuộc người khác, cho nên không muốn Nhạc Trọng tử vong.

Không quan hệ trung tâm, chỉ quan hệ tới lợi ích a.Nhạc Trọng nói:- Tôi biết rõ, tôi có biện pháp ra biển an toàn.Hòa Cảnh Tín Ngạn nhìn qua Nhạc Trọng cao thâm mạt trắc thì câm miệng không nói.Đột nhiên lúc này trên mặt nước có bọt biển không ngừng lăn tăn, trên bờ biển từng đoàn từng đoàn hạt cát văng khắp nơi, một đám sa trùng biến dị dài đến ba, bốn mét, mọc ra hàm răng sắc bén và thân thể bao trùm trong giáp xác màu trắng xuất hiện, điên cuồng lao thẳng qua phía Nhạc Trọng.- Quái vật cấp 17: sa trùng biến dị.

Ưa thích thôn phệ huyết nhục hung thú.Những sa trùng biến dị này số lượng cực kì khủng bố rậm rạp chằng chịt bao trùm tầng cát trắng trên bờ biển và lao qua phía Nhạc Trọng.- Lui vào trong trấn nhỏ!Nhạc Trọng nhìn qua sa trùng biến dị rậm rạp chằng chịt trên bờ biển thì da đầu run lên.

Những sa trùng biến dị này hắn một đao chém giết vài con, nhưng mà số lượng vượt qua mấy vạn, hơn mười vạn đầu trùng cát thì mạnh như hắn cũng không làm gì nổi.Nghe được Nhạc Trọng ra lệnh thì mọi người lập tức lui vào trong trấn.Trong trấn nhỏ này không thiếu nhà ở, dựa vào những gian này này phòng thủ rất dễ dàng.Tốc độ di chuyển của sa trùng biến dị này gấp hai lần người bình thường, tuy chúng không đuổi kịp người tiến hóa dưới trướng cua Nhạc Trọng nhưng mà lại đuổi kịp thủ hạ của Phúc Tỉnh Bản Vô a.Một gã người Nhật Bản chạy chậm bị vô số sa trùng biến dị lao tới thôn phệ, dưới hàm răng sắc bén của sa trùng biến dị thù tên này lập tức bị thôn phệ không còn.- Cứu tôi! !

Cứu tôi!

Chủ nhân!Ma Cung Ưu Tử trong lúc chạy nhanh thế này đột nhiên vấp đá té ngã, nàng sợ tới mức nước mắt nước mũi chảy ra cầu cứu.Thời điểm Ma Cung Ưu Tử khóc cầu khẩn thì đám sa trùng này lên người của nàng, mở cái miệng dính máu lao qua phía nàng.Mắt thấy Ma Cung Ưu Tử sắp hương tiêu ngọc vẫn thì tất cả sa trùng bị cắt thành vài đoạn, vô số dịch nhờn từ trong người của chúng bắn ra ngoài, tung tóe trên người của Ma Cung Ưu Tử, vô số dịch nhờn lập tức chảy ra khắp nơi.Nhạc Trọng thoáng cái xuất hiện bên người của Ma Cung Ưu Tử và lập tức ném nàng vào trong tay Thiên Cung Anh:- Hảo hảo bảo hộ hai nàng.Thiên Cung Anh hơi sững sờ sau đó yên lặng tiếp nhận Ma Cung Ưu Tử đưa đi.

Tuy nàng không phải là người tiến hóa sức mạnh nhưng mà trang bị cũng tăng cường thể chất của nàng.

Mang theo Ma Cung Ưu Tử nặng chừng năm mươi cân cũng không khó khăn.- Cản chúng lại!Nhạc Trọng vung tay lên phát động kỹ năng ma viêm, một đạo ma viêm khủng bố thành hình, hắn vung tay lên và ma viêm phong bạo ném ra khắp bốn phía, đốt cháy nhiều sa trùng biến dị.Ánh lửa dập tắt, mấy trăm đầu sa trùng biến dị bị đốt thành tro tàn.

Những sa trùng biến dị hành động hơi chậm lại, chúng thập phần sợ hãi ma viêm của Nhạc Trọng.Bọn người Thiên Cung Anh thừa dịp này bỏ chạy ra khỏi trấn nhỏ.Trên mặt biển sôi trào, không bao lâu có một con tôm biến dị cấp hai dài ba mươi sáu mét, cao tới bốn mét, thân thể cực lớn bao phủ trong tầng giáp dày, lực phòng ngự cực kỳ kinh người từ trong biển chui ra ngoài.

Bên người của nó còn có hơn vạn con tôm biến dị khác.Biến dị thú cấp hai ở biển sâu không là cái gì, nhưng mà ở gần bờ biển lại là bá chủ một phương.

Trừ con tôm biến dị thú cấp hai này ra, còn có một đầu sa trùng biến dị vương dài mười lăm mét, cao tới một mét cũng nổi lên.

Đầu sa trùng vương này cũng chỉ huy mấy vạn con sa trùng biến dị.Cũng không phải tất cả thủ lĩnh đều là biến dị thú cấp hai.

Có chút biến dị thú trời sinh nhỏ yếu cho nên thủ lĩnh của chúng là biến dị thú cao cấp mà thôi.- Quái vật cấp 65: tôm hùm biến dị cấp hai.

Có được giáp xác cứng rắn và lực lượng khổng lồ.- Khá tốt, chỉ là biến dị thú cấp hai!Nhạc Trọng quay về phía mọi người, nhìn thấy tôm hùm biến dị cấp hai trên mặt biển thì thở dài một hơi.Biến dị thú cấp hai một chọi một thì Nhạc Trọng chỉ cần cẩn thận một chút là giết chết được rồi.

Chỉ có biến dị thú câp ba, cấp bốn mới là những hung thú có thể tạo ra vêt thương trí mạng cho hắn.Nhạc Trọng thoáng quay người lại, phát động kỹ năng Ảnh Bộ lao qua phía con tôm hùm biến dị cấp hai như xe tăng kia.Đại lượng sa trùng biến dị nhúc nhích vọt qua phía Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 768: Hàng Không Mẫu Hạm. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm lập tức vờn quanh thân thể của hắn, những nơi hắn đi qua thì sa trùng bao quanh bị đốt thành tro tàn.Nhạc Trọng tiến tới gần sa trùng vương kia, trong mấy hô hấp ngắn ngủi hắn dùng ma viêm thiêu cháy hơn trăm sa trùng biến dị, bản thân của hắn cũng vọt tới trước người sa trùng vương và bổ ra một đao, trực tiếp chém sa trùng vương thành hai đoạn, máu tươi văng khắp nơi.Con sa trùng vương vừa chết thì sa trùng biến dị chung quanh lập tức chạy tán loạn, trực tiếp chui vào huyệt động dưới đất.Con tôm hùm biến dị cấp hai lao qua phía Nhạc Trọng và mở to miệng hét lên.Dưới tiếng hét ra lệnh của nó, đại lượng tôm hùm biến dị lao qua phía Nhạc Trọng.

Những tôm hùm biến dị này có tốc độ di chuyển gấp ba, bốn lần người bình thường.

Đồng thời thân thể to lớn, giống như một chiếc ô tô nhỏ lao thẳng vào người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng một đao chém lên tầng giáp xác của tôm hùm biến dị, hắn có lực lượng gấp mười lần người bình thường cộng thêm Hắc Nha Đao sắc bén, lúc này mới thập phần gian nan chém tôm hùm biến dị thành hai đoạn và dịch nhờn bắn ra khắp nơi.- Quá cứng!

Giáp xác của tôm hùm biến dị này đúng là quá cứng.Nhạc Trọng một kích chém giết một con tôm hùm biến dị, nhướng mày thân hình nhanh lùi lại.Những tôm hùm biến dị này giống như một chiếc ô tô nhỏ, hoàn toàn bế tắc thông đạo đi thông tới chỗ tôm hùm biến dị cấp hai.

Nhạc Trọng muốn thoải mái như chém giết sa trùng vương là vô cùng khó khăn.Vô số tôm hùm biến dị trực tiếp lao qua tấn công Nhạc Trọng, nếu như bị cái kiềm của nó kẹp lấy, mạnh như Nhạc Trọng cũng bị thương.Nhạc Trọng giống như một con gió lui ra phía sau, một đoàn ma viêm khủng bố lập tức bao phủ đầu của tôm hùm biến dị cấp hai này.Tôm hùm biến dị cấp hai bị ma viêm của Nhạc Trọng thiêu đốt, liền điên cuồng giãy dụa, nhưng mà giãy dụa vài giây, nó mềm nhũn nằm trên mặt đất, não của nó bị nấu chín.Kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng sau khi tiến giai thì uy lực tăng lên nhiều, chỉ cần bị đánh trúng thì biến dị thú cấp hai bị tiêu diệt dễ dàng.Con tôm hùm biến dị cấp hai vừa chết, hơn vạn con tôm hùm biến dị lập tức bỏ chạy tán loạn, còn có bộ phận tôm hùm biến dị tinh anh đang đuổi giết thủ hạ tinh anh của Nhạc Trọng.Thịt biến dị thú cấp hai là đại bổ, trái lại huyết nhục người tiến hoa cao cấp cũng là vật đại bổ cho biến dị thú.- Giết sạch chúng!Nhạc Trọng nhìn qua những tôm hùm biến dị tinh anh và ra lệnh, trong hư không xuất hiện cái động, bạch cốt từ trong động nhảy ra ngoài, nhảy tới trước người của một con tôm hùm biến dị và lập tức đâm mạnh vào đầu của con tôm hùm biến dị, bắn ra một đạo gai xương bén nhọn đâm xuyên óc của con tôm hùm biên dị.Bạch cốt có thể thao túng xương cốt tự do co duỗi, bởi vậy ra vào tron đàn tôm hùm biến dị vô cùng dễ dàng, thao túng gai xương bén nhọn không ngừng xuyên thủng đầu của tôm hùm biến dị tinh anh.Nhạc Trọng lui về phía sau và bầy tôm hùm kia, một đạo ma viêm lập tức bay tới bắn thẳng vào đầu của một con tôm hùm biến dị tinh anh.Tôm hùm biến dị tinh anh nhanh chóng bị Nhạc Trọng, bạch cốt hai người đồ sát không còn, đám tôm hùm biến dị khác sĩ khí sụp đổ, lập tức bỏ chạy vào trong biển cả.Đúng lúc này trong biển rộng nhấc lên sóng biển to lớn, một đầu cá mập biến dị cấp hai lập tức hiện ra, mở miệng lớn khẽ hấp, hơn mười đầu tôm hùm biến dị bị hút vào trong miệng của nó, sau đó bị nó cắn nhão nhoẹt.Giáp xác của tôm hùm biến dị cứng rắn nhưng mà trước mặt hàm răng sắc bén mạnh mẽ của cá mập biến dị cấp hai không khác gì giấy vụn.Những tôm hùm biến dị bị khí tức cá mập biến dị cấp hai chấn nhiếp, nhao nhao tránh lui ra chung quanh.Con cá mập dùng vây to lớn của nó chống lên bờ biển, tràn ngập vui mừng hướng đi qua phía Nhạc Trọng.

Chỉ có điều tuy nó là biến dị thú cấp hai nhưng tốc độ di chuyển rất chậm, tốc độ di chuyển chỉ gấp ba lần người bình thường.

Đối với tiểu sa có thân hình to lớn hơn mười mét, tốc độ gấp ba lần người bình thường đã là chậm chạp rồi.Nhạc Trọng nhìn Tiểu Sa bây giờ cũng đã là biến dị thú cấp hai thì lập tức vui mừng, ném tinh hạch cấp ba cho Tiểu Sa.- Ha ha!

Tiểu Sa.

Đây là cho ngươi.Tiểu Sa nhìn thấy là tinh hạch cấp ba và rất nhiều tinh hạch cấp hai thì một ngụm nuốt toàn bộ tinh hạch vào bụng.Tinh hạch của biến dị thú cấp hai, cấp ba đối với Tiểu Sa mà nói là vật thập toàn đại bổ, hoàn toàn là cách tăng thực lực lên thật nhanh.Sau khi nuốt đống tinh hạch kia không lâu, Tiểu Sa lập tức cuộn thành một đoàn, vô số thiên địa linh khí lập tức chui vào người của nó, nó bắt đầu tiến hóa lần nữa.Trong tay của Nhạc Trọng có được rất nhiều tinh hạch từ chỗ gia tộc Đảo Tân, Dã Lang Tổ, những tinh hạch này đủ bồi dưỡng một biến dị thú cấp ba.Về phần biến dị thú cấp bốn thì rất khó.

Dưới trướng của Nhạc Trọng chỉ có Tiểu Thanh cấp ba, Thiểm Điện cấp ba.

Hắn thông qua cảm ưng tâm linh với Tiểu Thanh, Thiểm Điện thì biết được muốn trở thành biến dị thú cấp bốn thì ít nhất cần hai trăm miếng tinh hạch biến dị thú cấp ba hoặc là mười miếng tinh hạch biến dị thú cấp bốn.Cho dù là loại nào cũng vô cùng khó khăn, trước mắt Nhạc Trọng cũng chỉ đạt được hai tinh hạch cấp bốn, trong đó một quả sử dụng trên sinh vật bọc thép, còn có một quả trong tay của hắn.

Tinh hạch trong tay của hắn không đủ bồi dưỡng biến dị thú cấp bốn.Vô số thiên địa linh khí dũng mãnh tiến vào trong người của Tiểu Sa, không ngừng cải tạo thân thể của hắn, mỗi hô hấp thì thân thể của nó to hơn một chút.Biến dị thú có phương hướng tiến hóa khác biệt nhau, có biến dị thú cấp ba chỉ lớn như người bình thường, có biến dị thú cấp ba nhỏ hơn người bình thường, nhưng mà biến dị thú tron biển cả có xu hướng biến lớn.

Thân thể cực lớn sẽ chiếm ưu thế trong biển cả.Một ngày sau đó, một thân hình dài tám mươi mét, thân cao sáu mét, trên đầu có sừng đen dài một mét, dưới thân thể tiến hóa ra tám cái vây giống như tứ chi, bốn cái vây mọc ra móng vuốt săc bén, thân thể trải rộng lân phiến màu xanh kỳ dị hiện ra trước mặt Nhạc trọng.- Quái vật cấp 80: biến dị thú Thanh Trảo Sa câp ba, sau khi thôn phệ thật nhiều tinh hạch sẽ tiến hành biến dị.

Khống chế bổn nguyên chi lực thủy chi lực.Ngày hôm sau, Nhạc Trọng dẫn người đi thẳng tới bờ biển.Hòa Cảnh Tín Ngạn nhìn qua Tiểu Sa cao tới sáu mét, thân dài cao tới tám mươi mét, chính là biến dị Thanh Trảo Sa trong truyền thuyết thì vẻ mặt kinh hãi:- Đây là sủng vật của ngài sao?Ma Cung Ưu Tử và đám người khác nhìn thấy Thanh Trảo Sa trong mắt đều tràn ngập kinh hãi cùng sợ hãi.

Trước mặt hưng thú khủng bố này, bọn họ quả thật là con kiến nhỏ, không cách nào địch lại..- Ân!Nhạc Trọng nhàn nhạt ứng một tiếng sau đó nhảy lên du thuyền xa hoa:- Đi thôi!

Xuất phát đi căn cứ Hoành Tu Hạ.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 769: Hàng Không Mẫu Hạm. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThiên Cung Anh nhìn qua biến dị thú Thanh Trảo Sa cấp ba thì trong nội tâm rung mạnh:- Thật là lợi hại!

Hắn vậy mà có biến dị thú như vậy làm sủng vật.Cao Thiên Nguyên với tư cách là thế lực đỉnh cấp của Nhật Bản, sau tận thế săn giết một ít biến dị thú cấp ba, nhưng mà mỗi một con biến dị thú cấp ba đều là tồn tại khủng bố.

Thậm chí có không ít quỷ thần sau đó chết trong miệng biến dị thú cấp ba.

Thiên Cung Anh đã từng thấy một quỷ thần của Cao Thiên Nguyên bị một con Kim Cương Viên Hầu cấp ba một quyền đánh nát đầu.

Nếu không phải nàng che dấu khí tức cũng sẽ bị Kim Cương Viên Hầu chụp chết tại chỗ.Biến dị thú cấp ba trên lục địa khó chơi như vậy, biến dị thú cấp ba trong biển cả còn kho chơi gấp chục lần.

Cơ hồ không ai có thể đánh chết biến dị thú cấp ba trong biển cả.

Dù sao nhân loại là sinh vật trên lục địa, cho dù là dạng cường giả nào tiến vào trong biển thì thực lực sẽ suy yếu năm phần, dưới tình huống bình thường mà Lôi Cảnh Thắng Hùng tiến vào trên biển cũng bị một con biến dị thú cấp ba tiêu diệt..Nhạc Trọng có thể thu phục một con biến dị thú cấp ba làm cho nội tâm Thiên Cung Anh tràn ngập kinh hãi, trong mắt người Nhật thì đây chính là thủ đoạn thông thiên.Những tên ngư dân được Dã Lang Tổ mời chào nhìn thấy Thanh Trảo Sa cấp ba thì cúi đầu bái nó, sau tận thế thì người theo thuyết vô thần đều cải biến suy nghĩ.Chiến du thuyền xa hoa được Tiêu Sa bảo vệ nên đi thẳng tới căn cứ Hoành Tu Hạ.Nhạc Trọng đi dọc theo bờ biển Nhật Bản tới căn cứ Hoành Tu Hạ.

Trên đường đi Tiểu Sa phát ra khí thế khủng bố của biến dị thú cấp ba, những biến dị thú cấp thấp, biến dị thú câp hai không dám tới gần chiếc du thuyền này.Nếu ở trong biển sâu, biến dị thú cấp ba không đáng kể chút nào.

Tùy tùy tiện tiện một con biến dị thú cấp bốn cũng có thể nuốt nó.

Nhưng mà ở gần bờ biển thì biến dị thú cấp ba chính là siêu cấp bá chủ, chỉ tản mát khí thể cũng đủ chấn nhiếp vô số biến dị thú cấp thấp.Sau khi đi hơn mười tiếng đồng hồ, căn cứ Hoành Tu Hạ hoành tráng xuất hiện trước mặt của Nhạc Trọng.- Hàng không mẫu hạm! !

Đó là hàng không mẫu hạm!Ở gần căn cứ Hoành Tu Hạ thì mọi người nhìn thấy một chiếc hàng không mẫu hạm to lớn neo đậu gần bờ, nhìn thấy chiếc hàng không mẫu hạm thì con mắt Nhạc Trọng hưng phấn đỏ hồng lên.Hàng không mâu hạm! !

Hàng không mẫu hạm!

Đây mới là bá chủ đại dương chân chính, mỗi một chiếc hàng mẫu đều là vũ khí chiến lược cường đại.

Trước tận thế Trung Quốc chỉ có một chiếc hàng không mẫu hạm vừa hạ thủy.

Mà lúc này trước mặt của Nhạc Trọng chính là hàng không mẫu hạm của quân Mỹ không hao tổn gì.Đây tuyệt đối là một trong những tài phú khổng lồ sau tận thế.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua hàng không mẫu hạm thì hưng phân kêu lên.- Hàng không mẫu hạm!

Quá tốt!

Nếu có hàng không mẫu hạm thì chúng ta sẽ đạt được không quân và hải quân cường đại.- Hàng không mẫu hạm! !

Hàng không mẫu hạm!Thiên Cung Anh nhìn qua chiếc hàng không mẫu hạm thì tràn ngập thần thái kỳ dị.

Bởi vì bị nước Mỹ áp bách cho nên Nhật Bản không cách nào có được hàng không mẫu hạm, đây chính là đau đớn của người Nhật Bản yêu nước.Dù sao không có hàng không mẫu hạm tử thì tương đương không có quyền lực biển, chuyện này đối với Nhật Bản là cường quốc cực kỳ bất lợi.Nhạc Trọng ra lệnh:- Đi tới gần hàng không mẫu hạm.Nhạc Trọng mang đến tám gã người tiến hóa có được kỹ năng sở trường máy móc, bọn họ có thể nhanh chóng nắm giữ máy móc.

Cho dù là hàng không mẫu hạm cũng nhanh chóng điều khiển được.Muốn phát huy sức chiến đấu của hàng không mẫu hạm cần có cả ngàn người, nhưng mà điều khiển hàng không mẫu hạm thì không cần quá nhiều người.Du thuyền nhanh chóng tiến gần hàng không mẫu hạm.Đúng lúc này trong căn cứ Hoành Tu Hạ có một quả ngư lôi lập tức bắn thẳng vào du thuyền của Nhạc Trọng.- Không tốt!

Trong căn cứ Hoành Tu Hạ có người sống!Nhạc Trọng trước tiên cảm giác được nguy hiểm, sắc mặt của hắn đại biến, phát động kỹ năng Ảnh Bộ và ném người vào biển, lập tức ném ra sáu người thì hắn nhyar vào trong biển.Thiên Cung Anh, Bạch Tiểu Thắng là người tiến hóa phản ứng thật nhanh, bọn họ cũng nắm một hai người ném thẳng xuống biển.Oanh!Nương theo đó là âm thanh nổ tung thật lớn, chiếc du thuyền của Nhạc Trọng lập tức bị ngư lôi xé nát.Tiểu Sa không ngừng du động trên biển, đem một người cứu được trên lưng của nó.

Nhưng mà mỗi người đã bị ướt sũng, chật vật không chịu nổi.

Cho dù là Nhạc Trọng cũng không ngoại lệ.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua căn cứ Hoành Tu Hạ và nhìn Nhạc Trọng lộ ra nụ cười dữ tợn.- Lão đại, đối phương hình như không hữu hảo.Nhạc Trọng thoáng cái từ trong biển bơi vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ:- Bình thường.

Tôi còn muốn đi vào trong đó thương lượng với người sống bên trong.

Các người nên chờ ở đây.Nhạc Trọng trải qua huấn luyện đặc chủng nghiêm khắc, bơi lội cũng là một môn bắt buộc của đặc chủng.

Hắn trước tận thế chính là con vịt trên cạn, nhưng bây giờ thì hắn còn bơi nhanh hơn cả quán quân bơi lội thế giới.Hai mươi phút sau, Nhạc Trọng bơ vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ.Nhạc Trọng đưa mắt nhìn qua vị trí bên cảng cực lớn kia, chung quanh đều là các loại tàu chiến, còn có chiếc hàng không mẫu hạm to lớn kia.Đi tới gần thì Nhạc Trọng mới nhìn thấy trên bong của hàng không mẫu hạm và một ít tàu chiến khác có nhiều tang thi đang đứng.

Hiển nhiên đó là quân mỹ trên số tàu này biến thành thi.Nhạc Trọng đem ánh mắt rơi vào căn cứ Hoành Tu Hạ bên trong ở chỗ sâu trong trong mắt hiện lên một vòng suy tư:- Những người sống sót này có lẽ là người trong căn cứ Mỹ ở Hoành Tu Hạ này.

Bọn họ chính là chướng ngại lớn nhất khi tiếp quản căn cứ Hoành Tu Hạ này.Trong căn cứ Hoành Tu Hạ thì người sống sót không nói hai lời lập tức tấn công Nhạc Trọng, hiển nhiên là chim sợ cành cong, nhìn thấy người xa lạ thì muốn tiêu diệt, đây là cảm xúc bình thường trong tận thế.Lúc này khá tốt Nhạc Trọng mang mang theo tiểu bộ đội đi tới căn cứ Hoành Tu Hạ.

Nếu như hắn cưỡi Thiên Không Bảo Lũy hàng lâm căn cứ Hoành Tu Hạ, tuyệt đối sẽ bị hệ thống phòng không dày đặc của nơi này bắn nát.Trước tận thế sức chiến đấu của quân Mỹ được công nhận là mạnh nhất thế giớ.

Vũ khí trang bị của bọn họ cũng là tiên tiến nhất, cho dù là Thiên Không Bảo Lũy chinh thức hoàn toàn chế tạo ra cũng không cách nào chống cự được vô số đạn phòng không oanh kích.

Càng đừng nói Thiên Không Bảo Lũy không hoàn toàn kia.Nhạc Trọng suy tư một hồi, cầm Hắc Nha Đao đi nhanh vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ.Trên đường đi Nhạc Trọng không nhìn thấy con tang thi nào cả, cũng không có trông thấy một người sống.- Ồ!

Đây là xương người!Nhạc Trọng đi tới một bụi cỏ và kêu lên, Ở đây hắn nhìn thấy hơn mười bộ xương người nát.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 770: Tiến Vào Căn Cứ Hoành Tu Hạ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChung quanh bụi cỏ còn có dấu móng tay lớn, mỗi một dấu mong stay đều lớn hơn nhân loại, hiển lộ rõ chủ nhân mong tay này cực kỳ hung tàn.Nhạc Trọng suy đoán nói:- Biến dị thú.

Có lẽ là biến dị thú vào bờ.

Trách không được nơi này không có tang thi.

Hẳn là bị biến dị thú ăn sạch.Biến dị thú đã vượt qua hạn chế sinh vật, rất nhiều sinh vật biển có năng lực lên bờ.

Đương nhiên chúng lên bờ thì thực lực giảm nhiều, thế nhưng mà vẫn không phải nhân loại bình thường có thể ngăn cản nổi.Trong căn cứ Hoành Tu Hạ này một mảnh tĩnh mịch, căn bản nhìn không thấy một người sống, chuyện này làm cho Nhạc Trọng cảm giác thập phần khó giải quyết.

Hắn muốn trao đổi tình báo với người nơi này quá khó khăn.Hiển nhiên người sống trong căn cứ nơi trốn vào trong một nơi trú ẩn an toàn, Nhạc Trọng không phải người trong căn cứ Hoành Tu Hạ cho nên không biết bọn họ đang ở nơi nào.Nhạc Trọng suy nghĩ một hồi thì đi tới chỗ có máy giám thị và viết chữ lên tờ giấy, trên đó ghi:- Tôi muốn nói chuyện với trưởng quan cao nhất nơi này.Nhạc Trọng chờ một chút không thấy máy giám dị di động, trong nội tâm cảm thấy thất vọng, chém náy máy giám thị kia, sau đó đem xe máy thả ra ngoài.Xe máy vừa xuất hiện, Nhạc Trọng cưỡi xe máy này chạy như bay trong căn cứ Hoành Tu Hạ.Trong căn cứ Hoành Tu Hạ này có trung tâm thương mại, trường học, bưu cục, rạp chiếu phim, bowling, câu lạc bộ và nhiều kiến trúc khác, nhưng mà hiện giờ những kiến trúc này cũ kỹ tổn hại, từng chiếc ô tô vứt đi ở các nơi, vết máu cũng hiện ra nhiều nơi.Nhạc Trọng vẫn chạy như bay tới biên giới căn cứ Hoành Tu Hạ mới nhìn thấy tang thi.

Chỉ thấy ở biên giới căn cứ Hoành Tu Hạ có vô cùng vôt tận tang thi đang bồi hồi.Căn cứ Hoành Tu Hạ bên này trước tận thế đóng quân gần vạn binh sĩ hải quân có lực lượng mạnh mẽ.

Sau tận thế, vô số người biến thành tang thi, vì cầu cứu, huyện Thần Nại Xuyên cho rất nhiều người đi tơi nơi này.Nghe được âm thanh xe máy của Nhạc Trọng thì tang thi vô cùng vô tận đi tới chỗ Nhạc Trọng..Đúng lúc này từ trong lầu ba rạp chiếu phim có một tên nam nhân mắt xanh tóc vàng ló đầu ra, nói:- Lúc này còn không bỏ mô tô đi, vứt bỏ mô tô và đi tới đây.

Chú ý không nên dẫn đám tang thi tới nơi này.- Nhân loại!Nhạc Trọng nhìn qua tên trung niên mắt xanh tóc vàng thì trong lòng vui vẻ, thu chiếc xe mô tô vào không gian giới chỉ và đi lên lầu ba.Tốc độ của Nhạc Trọng cực kỳ đáng sợ, mấy lần chớp động đã biến mất tại chỗ, thi đàn rậm rạp chằng chịt không còn âm thanh hấp dẫn cho nên lập tức đứng im.- Không được nhúc nhích!Nhạc Trọng vừa mới vào trong rạp chiếu phim thì lập tức có hai khẩu súng chỉa vào lưng của hắn, đồng thời truyền ra mệnh lệnh lãnh khốc.- Ha ha! !

Dê béo Nhật Bản, hôm nay xem ra chúng ta có thịt ngon ăn rồi, ha ha...- Hắn không có bẩn, cũng không phải rất thối, thật sự là may mắn.

Trước kia ăn đám Nhật Bản kia quá bẩn và thối, làm cho tao vừa ăn vừa ói đấy.Nhạc Trọng bất động thanh nhìn vào trong rạp chiếu phim này, chỉ thấy ở trong rạp chiếu phim có chín đại hán, mỗi một người vẻ mặt hung hãn, bướng bỉnh, tàn nhẫn, ở bên cạnh có cái trảo, ở bên cạnh trảo là một đống xương người.

Hiển nhiên là chin tên này đều ăn thịt người.Một tên mắt xanh tóc vàng, trên mặt đều là râu ria, há miệng ra là ngửi thấy mùi hôi nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Giơ tay lên! !

Heo Nhật Bản, nếu mày không muốn đầu bị bắn nhão nhoẹt thì giơ tay lên.- Đám súc sinh bòn mày nói xong chưa?

Nói xong thì đi chết đi!Nhạc Trọng chán ghét nhìn qua đám cặn bã này, một quyền đánh vào tên đứng bên phải mình, lực lượng gấp mười lần người bình thường bộc phát, đem tên nam tử kia trực tiếp đánh chết tại chỗ.Sau khi tiêu diệt một người, Nhạc Trọng rút dao găm bên hông ra và tiện tay một đâm trực tiếp đâm thủng tim của tên đứng bên trái của mình.- Trời ạ, hắn giết Kiệt Lý, Mại Nhĩ Tư!

Giết hắn!Nhìn thấy Nhạc Trọng liền giết hai người, bảy tên còn lại lập tức chỉa súng muôn giết Nhạc Trọng.- Rác rưởi!

Quỳ cho tao!Nhạc Trọng nhìn qua bảy tên cặn bã này và quát lớn lên, phát động Khủng Cụ Thuật,Một cổ sóng tinh thần cường đại lấy hắn làm hạch tâm lập tức khuếch tán ra chung quanh.Bảy người sống sót này bị Khủng Cụ Thuật của Nhạc Trọng làm chấn động, mỗi người trên mặt tràn ngập sợ hãi cùng kinh hãi, thoáng cái không tự chủ mà thân thể lạnh lẽo và run lên.Nhạc Trọng quan sát bảy tên cặn bã này và lập tức lạnh như băng hỏi một tên trong đó:- Tao hỏi mày, trừ bọn mày thì bọn mày biết những người khác ở đâu hay không?- Biết rõ!Nhạc Trọng tinh thần cao tới 246 điểm, dưới uy áp Khủng Cụ Thuật của hắn thì bảy tên cặn bã này không ngăn nổi, bị vô số ảo giác sợ hãi chiếm cứ làm đầu óc trống rỗng, chỉ có thể máy móc trả lời vấn đề của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ép hỏi:- Bọn chúng cụ thể ở nơi nào?Một tên trong đó trong mắt sợ hãi nhìn qua Nhạc Trọng lạnh run nói ra:- Người sống sót của quân đội chủ yếu tập trung ở khu tránh nạn thứ ba, thứ tư.

Bọn họ che chở người sống sót bình thường của Nhật Bản đi vào.

Rất nhiều người sống sót của Nhật Bản đang ở khu tránh nạn số năm, số bảy.

Dọc theo đường cái đi thẳng xuyên qua đám tang thi là có thể trông thấy khu tránh nạn số bảy.- Ân!

Bọn mày có thể đi chết được rồi.Nhạc Trọng ép hỏi ra tình báo mình cần thì trực tiếp vung đao chém giết bảy tên cặn bã này.Những tên cặn bã này đã chạm vào điểm mấu chốt của Nhạc Trọng, hắn tự nhiên không cho phép bọn này sống sót nữa.Nhạc Trọng mở máy truyền tin và nói:- Các người hiện tại bơi vào đi!

Trên bờ tạm thời không có nguy hiểm quá lớn.Tiểu Sa là biến dị thú cấp ba vừa vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ sẽ bị ngư lôi công kích, bởi vậy Nhạc Trọng lúc này mới cho bọn người Bạch Tiểu Thắng bơi vào trong.Nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì mọi người lập tức bơi vào trong căn cứ Hoành Tu Hạ.Ở gần bờ biển của căn cứ Hoành Tu Hạ không có tang thi, cũng không có biến dị thú tồn tại.

Nhưng mà đồ ăn và vật tư ở trong khu vực này đã bị quét sạch.Nhạc Trọng lúc này nghỉ ngơi trong một gian nhà dân bình thường.

Bọn họ cả ngày bơi lội trên biển cho nen vô cùng mệt mỏi.Bạch Tiểu Thắng ngồi ở bên cửa sổ đùa bỡn ám ma đao:- Hiện tại cục diện rất không xong!

Đối phương bị nhốt trong thi đàn, hơn nữa đối với chúng ta tràn ta tràn ngập địch ý.

Lão đại, anh định thế nào?Nhạc Trọng nói:- Buổi tối tôi vào xem!Bạch Tiểu Thắng vẻ mặt không thể tin nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Lão đại, anh điên sao?

Chỗ đó có hơn mười vạn tang thi đấy.

Cho dù lão đại anh đủ mạnh, thế nhưng mà anh có thể chết trong tay tang thi đấy.Nhạc Trọng nhìn qua Thiên Cung Anh ra lệnh:- Tôi tự có biện pháp.

Thiên Cung Anh, cô cùng đi với tôi.Trong mắt Thiên Cung Anh hiện ra một tia hiểu ra, gật đầu.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 771: Thi Đàn Dị Động. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCó được kỹ năng tiềm hành cấp hai nên Nhạc Trọng cùng Thiên Cung Anh chỉ cần cẩn thận một chút là xuyên qua thi đàn.

Đương nhiên loại hành vi này thập phần nguy hiểm, một khi bọn họ bị tang thi cao cấp nhìn thấu thì có thể lâm vào vô số tang thi vây công.

Thiên Cung Anh có được kỹ năng tiềm hành cấp hai nên nên tự do xuyên thẳng qua thi đàn.

Nhưng mà nàng cũng không thể làm như vậy, dù sao nàng thân là quỷ thần của Cao Thiên Nguyên, có thể dễ dàng đạt được tiếp tế, nàng căn bản không cần mạo hiểm lẻ loi một mình tiến vào trong thi đàn.Màn đêm buông xuống, Nhạc Trọng cùng Thiên Cung Anh đã mượn cảnh đêm ra ngoài.Nhạc Trọng cùng Thiên Cung Anh rất nhanh đi từ bờ biển tiếp cận đám thi đàn, lúc này lách qua thi đàn rậm rạp chằng chịt, nhưng đây hoàn toàn là con đường bế tắc, dưới tình huống như vậy, cho dù phát động kỹ năng tiềm hành cấp hai cũng không cách nào xuyên qua thi đàn a.Thiên Cung Anh yên lặng nhìn Nhạc Trọng muốn xem hắn làm sao ứng đối.

Tiềm hành nhị giai chính là biến đổi cảm giác của sinh vật khác, cũng không phải ẩn hình.

Hơn nữa tang thi cấp thấp thông qua mùi vị cùng thanh âm cảm giác địch nhân tồn tại, tuy rằng sẽ bị tiềm hành nhị giai làm ảnh hưởng, nhưng nếu đụng tới chúng thì chúng vẫn sẽ phản ứng.

Đồng thời kỹ năng tiềm hành nhị giai một khi bị công kích, cũng sẽ bị đánh vỡ trạng thái tiềm hành, hiệu quả thay đổi cảm giác của người khác cũng sẽ biến mất.Ở trên đường lớn có vô số tang thi chen chúc rậm rạp, cơ hồ không còn chỗ trống dung một người thông qua, Thiên Cung Anh cho dù có tiềm hành nhị giai cũng không dám mạnh mẽ xông tới.Nhạc Trọng chỉ về hướng tòa lầu ở một bên, một luồng tơ nhện từ trong ngón tay hắn bắn ra quấn chặt hàng rào trên đỉnh tòa lầu.

Tay hắn vươn ra trực tiếp ôm lấy Thiên Cung Anh, sau đó rút sợi tơ, đem thân thể hắn kéo lên ngôi nhà cao tầng kia.- Thơm quá, thật mềm!Nhạc Trọng vừa ôm Thiên Cung Anh vào trong lòng, một cỗ hương thơm nhàn nhạt truyền đến làm tâm thần hắn chợt xao động.Thiên Cung Anh bị Nhạc Trọng ôm vào trong ngực, thân thể nàng chợt cứng ngắc, qua một lúc lâu mới thư giãn.

Trước cuối thời nàng chỉ học tập trong trường học chuyên dành cho tiểu thư quý tộc, chưa từng tiếp xúc qua nam nhân.

Sau cuối thời nàng thuộc nhóm tiến hóa giả đầu tiên, chiến lực cực kỳ mạnh mẽ hơn nữa thời khắc nào cũng làm vẻ mặt lạnh lùng cự tuyệt người khác, vừa tiếp xúc thân thể với Nhạc Trọng liền làm cho nàng không thích ứng nhưng trong lòng lại có chút rung động.Nhạc Trọng dùng tơ nhện nhảy lên mái nhà, sau đó lấy ra một chiếc hộp nhấn một cái, một móc câu đầy gai nhọn bắn ra rơi xuống tòa lầu kế bên, hắn dùng lực kéo mạnh dây, sau đó lại ôm Thiên Cung Anh đi qua bên kia.Lợi dụng phương thức này Nhạc Trọng thật cẩn thận xuyên qua bên trong thi đàn, đồng thời thường thường phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai men theo tường vây dài hẹp đi thẳng vào tận sâu trong thi đàn.- Sở tị nạn thứ bảy!Trên một lối vào tương tự đường sắt ngầm, một chiêu bài viết bằng Anh văn cùng Nhật văn được treo trên đỉnh kiến trúc.- Ah…- Cứu mạng…- Cứu tôi với…- …Nhạc Trọng vừa ôm Thiên Cung Anh đi tới gần bên sở tị nạn thứ bảy, liền nhìn thấy cửa hợp kim vốn nên đóng chặt đã bị ăn mòn thành một động lớn, từng con thôn phệ giả từ bên trong ngậm lấy một nhóm người Nhật Bản còn sống bò đi ra, mà những người kia còn đang không ngừng giãy dụa kêu khóc, cực kỳ thê thảm.Một người không ngừng giãy dụa, lập tức chọc giận con thôn phệ giả, nó dùng sức xé nát người kia khiến máu tươi cùng nội tạng rơi đầy đất.

Con thôn phệ giả cúi người đem toàn bộ thi thể người kia cắn nuốt xong lại quay vào trong sở tị nạn thứ bảy.Không bao lâu lại có một người sống sót bị con thôn phệ giả kéo đi ra, đàn thôn phệ giả đem hơn mười người sống sót đi ra liền khuất vào bóng tối không còn nhìn thấy thân ảnh.Hai con tang thi 14 như ma quỷ ngăn ngay cửa vào sở tị nạn thứ bảy.Vô số tang thi bình thường vây quanh, theo bản năng hướng chỗ sở tị nạn thứ bảy gào thét.Nhạc Trọng nhìn hai con tang thi 14 trong lòng chợt rùng mình:- Đây là có chuyện gì?Biến hóa của tang thi vượt ngoài suy đoán của Nhạc Trọng, nếu dựa theo bản năng hành động của thi đàn, mỗi khi công phá địa phương nào toàn bộ sinh linh đều sẽ bị chúng ăn sạch sẽ.

Hiện tại sở tị nạn thứ bảy đã bị công phá, nhưng người sống sót bên trong vẫn chưa chết hết, làm cho hắn vô cùng giật mình.Nhạc Trọng nhìn vào sở tị nạn trong lòng thầm nghĩ:- Ở bên trong còn có thật nhiều người sống sót!Lúc này Thiên Cung Anh ở cạnh Nhạc Trọng gắt gao nhìn chằm chằm vào sở tị nạn nói:- Ở trong đó còn có thật nhiều người sống sót, mời anh ra tay cứu bọn họ!Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Không được!

Tôi vốn không có biện pháp cứu họ khỏi thi đàn, hơn nữa tôi cũng không có nghĩa vụ cứu họ!Với thực lực của hắn hiện tại tuy đủ sức oanh giết hai con tang thi 14, nhưng cho dù hắn mạnh mẽ thế nào cũng không thể cứu toàn bộ người sống sót bên trong sở tị nạn thứ bảy thoát khỏi hơn mười vạn thi đàn.Thiên Cung Anh nghe vậy ánh mắt ảm đạm cắn môi im lặng không lên tiếng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn vào sở tị nạn thứ bảy lập tức hướng chỗ tị nạn khác đi tới.Oanh!

Oanh!

Oanh!Đột nhiên trong trung tâm thi đàn truyền ra tiếng nổ mạnh thật lớn, trong buổi tối yên tĩnh có vẻ cực kỳ chói tai.Nhạc Trọng chợt động, nhanh chóng hướng chỗ tiếng nổ mạnh vọt tới.Nhạc Trọng đi tới một lối vào tương tự đường sắt ngầm, nơi này là sở tị nạn thứ ba, lúc này cửa hợp kim ngay lối vào bị hai con tang thi 14 trực tiếp phá vỡ, vô số viên đạn cùng hỏa tiễn hướng hai con tang thi 14 oanh tới, thanh âm tiếng nổ mạnh vang lên không ngừng.Hai con tang thi 14 bị hỏa tiễn oanh đầy thương tích, nhưng sau khi tiến hóa tới 14 lực phòng ngự của chúng đã cực kỳ biến thái, dù bị hỏa tiễn oanh trúng thân thể cũng chỉ tổn thương mà chưa chết, nhưng miệng vết thương lại ngưng kết thật nhanh hình thành lân giáp mới.Bị những viên đạn cùng hỏa tiễn liên tục oanh kích, hai con 14 cũng khó thể tiến vào bên trong.Đúng lúc này bốn con thôn phệ giả xuất hiện ngay lối vào mở miệng tanh hôi hung hăng hộc ra một đoàn khói độc vào bên trong.Khói độc vừa phun vào trong sở tị nạn thứ ba, bên trong truyền ra tiếng kêu thảm thiết, hỏa lực lập tức ngừng lại, tiếp theo bên trong lại truyền ra tiếng súng.Bốn con thôn phệ giả nhân cơ hội chui vào trong sở tị nạn thứ ba, chúng vừa chui vào, bên trong liền vang lên từng trận tiếng vang của pháo kích.Oanh!

Oanh!Nương theo từng đợt tiếng nổ mạnh kịch liệt, mảnh nhỏ thi thể của bốn con thôn phệ giả bắn ra, cửa vào sở tị nạn thứ ba cũng bị tạc sụp đổ.Nhạc Trọng nhìn lối vào bị tạc sụp cau mày:- Đáng chết, như vậy chẳng phải không còn vào được sao?Nhưng hắn chợt xoay chuyển ý nghĩ nói:- Không đúng, chỗ tránh nạn này còn có lối ra khác, nếu không bọn hắn sẽ không dễ dàng cho nổ rớt!05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 772: Thi Đàn Dị Động. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐúng lúc này trên một mảnh đất phạm vi chừng năm trăm thước đột nhiên nứt ra một động lớn, từ trong động bay ra năm chiếc trực thăng võ trang hướng phương xa bay đi.- Kẻ làm quan bỏ chạy!Nhạc Trọng nhìn năm chiếc trực thăng, trong lòng mơ hồ đoán được chân tướng.Vô luận ở quốc gia nào, làm quan đều có được đặc quyền.

Đồng thời bên trong những quan quân có người thiết huyết dũng cảm, nhưng đồng dạng cũng có bao cỏ sợ chết.Năm chiếc trực thăng vừa bay lên trời không bao lâu, từng con H1 giấu bên trong thi đàn mở to miệng hướng không trung phun ra từng đoàn hỏa cầu.Bị hỏa cầu dày đặc oanh kích, một chiếc trực thăng lập tức bị phá hủy, hóa thành một đoàn cầu lửa lớn rơi xuống.

Một chiếc trực thăng bị hủy cánh quạt phần đuôi, mất đi thăng bằng rơi vào trong một tòa lầu lớn, ba chiếc còn lại bay vút vào đêm tối không còn thấy bóng dáng.Động lớn kia vừa xuất hiện, vô số tang thi bình thường, tang thi tiến hóa nhảy vào bên trong.

Trong động lập tức truyền ra tiếng súng dày đặc cùng tiếng thét tuyệt vọng.- Cơ hội tốt!Nhạc Trọng nhìn chiếc trực thăng rơi vào trong tòa lầu, trong mắt thoáng hiện vẻ hưng phấn vọt tới.Chiếc trực thăng võ trang Apache xuyên vào tòa lầu mười hai tầng nhưng không nổ, Nhạc Trọng cùng Thiên Cung Anh rất nhanh đã tiềm nhập vào trong tầng mười hai kia.Phanh!Nhạc Trọng mới đẩy cửa ra, liền có viên đạn bắn tới.Đương!Nhạc Trọng tiện tay vỗ lên viên đạn, phát ra thanh âm kim loại giao kích nhau, viên đạn lập tức bị đánh bay.Nhạc Trọng bước vào trong phòng nhìn thấy một gã trung niên quan quân Mỹ tướng mạo anh tuấn, vóc người trung đẳng, bốn cường giả tinh nhuệ người Mỹ, một mỹ phụ chừng ba mươi sáu ba mươi bảy tuổi, mái tóc bạch kim dáng người đầy đặn diễm lệ, một cô gái chừng mười bốn mười lăm bộ dáng thanh xuân hoạt bát, làn da non mềm động lòng người, cũng có mái tóc bạch kim thập phần xinh đẹp.Lúc này mọi người trong phòng nhìn Nhạc Trọng với ánh mắt kinh hãi, người có thể dùng tay đánh bay viên đạn quả thật chỉ có siêu nhân, bọn họ chỉ được gặp qua trong phim ảnh.Sau cuối thời, căn cứ quân sự Mỹ Hoành Tu Hạ có được vũ khí nóng tiên tiến, đương nhiên không có mấy người sử dụng tân thủ mộc bổng trong Thần Ma hệ thống.

Dù sao uy lực của mộc bổng cùng súng máy chênh lệch quá lớn.

Bởi vậy trong căn cứ Hoành Tu Hạ số lượng cường hóa giả thập phần thưa thớt, hơn nữa cũng không cường đại.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm viên quan quân Mỹ hỏi thẳng:- Tôi là Nhạc Trọng!

Các người là ai?Grey nhìn Nhạc Trọng thập phần nho nhã lễ độ đáp:- Chào ngài!

Tôi là thượng tá Grey hạm đội thứ bảy thuộc căn cứ Hoành Tu Hạ quân Mỹ.

Thật cao hứng có thể nhận thức ngài.

Đây là vợ của tôi Julie, đây là con gái tôi Alice (Ái Ny Ti)!Từ mặt ngoài nhìn xem không ai ngờ một vị quan quân phong độ như Grey lại là vị trưởng quan bỏ lại bộ hạ trực tiếp chạy trốn như thế.Ánh mắt Nhạc Trọng phát lạnh, sát khí lẫm lẫm trắng trợn ép hỏi:- Thượng tá?

Tốt lắm!

Tôi muốn biết toàn bộ phân bộ đạn dược trong căn cứ Hoành Tu Hạ, vị trí máy tính trung ương khống chế đạn đạo phòng không, mật mã cùng những mật mã khống chế căn cứ.

Đem mấy thứ này giao cho tôi, tôi có thể mang gia đình của ông rời khỏi nơi này để sống sót.

Nếu không giao, tôi sẽ đem các người bỏ lại cho tang thi!Julie cùng Alice nhìn Nhạc Trọng, trong mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi.Grey thoáng do dự cuối cùng lựa chọn đáp:- Được!

Tôi nguyện ý đem hết thảy đều nói cho anh biết!Grey đã từ bỏ chiến hữu của mình trở thành phản đồ, hiển nhiên hắn rất sợ chết.

Bị Nhạc Trọng bức bách hắn lựa chọn hợp tác, bởi vì hắn muốn sống sót.

Căn cứ Hoành Tu Hạ cũng không liên lạc được với nước Mỹ, dưới tình huống như vậy thật nhiều quân nhân trong căn cứ đã biến chất, không còn là những sĩ quan chỉ huy tinh nhuệ thiện chiến ngày trước.Sau khi Grey làm ra lựa chọn, vô cùng hợp tác đem vị trí kho hàng, vị trí chiến lược vật tư dự trữ, vị trí những kho vũ khí chiến tranh trong căn cứ kể lại cho Nhạc Trọng.

Đồng thời hắn cũng đem toàn bộ tình hình chung trong căn cứ nói ra.Khi thế giới vừa mới biến dị, thật nhiều người bản địa Nhật Bản tại Thần Nại Xuyên huyện vọt tới căn cứ Hoành Tu Hạ, bọn họ đến cũng làm căn cứ tràn đầy tang thi.

Quân Mỹ trú đóng bị lây nhiễm siêu vi trùng, biến thành tang thi.

Nhưng bởi vì căn cứ có thật nhiều vũ khí nóng, sau một trận hỗn loạn đã tổ chức cho người bản địa tiến vào sở tị nạn tránh né tai biến.Đầu cuối thời, khi trật tự còn chưa hoàn toàn hỏng mất, nhân tính cũng không tiêu tan.

Căn cứ tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, quân Mỹ vẫn đã cứu không ít người bản địa.Nhưng rất nhanh quân Mỹ phát hiện sự tình không ổn, rất nhiều người bản địa vọt vào trong căn cứ, bọn họ đến làm căn cứ Hoành Tu Hạ biến thành địa ngục nhân gian, nơi nơi đều là tang thi xen lẫn trong người sống sót.

Mà đại bộ phận quân Mỹ cũng bị lây nhiễm, chỉ còn lưu lại bảy trăm quân Mỹ còn sống sót.

Hơn nữa còn phải phân chia rải rác khắp căn cứ, chân chính tập kết chung một chỗ còn chưa đầy bốn trăm người.Số lượng người bản địa dũng mãnh tràn vào căn cứ tìm kiếm bao che lên tới mấy chục vạn, lấy nhân số bốn trăm đối mặt mấy chục vạn tang thi, dưới tình huống không kịp chuẩn bị tâm lý, những người sống sót Mỹ lựa chọn tiến vào sở tị nạn tránh né thi đàn tàn sát.Nhưng người Mỹ vừa lui vào trong sở tị nạn thì không còn trở ra được nữa, ở chung quanh họ bị tang thi bao vây, đồng thời tang thi không ngừng tiến hóa, bọn họ chỉ có thể ngắc ngoải bên trong, cơ hồ bị dồn tới tuyệt cảnh.Bị vây trong trung tâm mấy chục vạn tang thi, bọn hắn căn bản không có chút dư âm sinh tồn phát triển.

Chỉ có thể cố thủ dưới lòng đất, trong sở tị nạn có thật nhiều lương thực cùng nước dự trữ, tạm thời không cần ưu sầu vì thực vật.

Nhưng cố thủ dưới lòng đất, nhìn không thấy tương lai, điều này làm cho thật nhiều người bắt đầu phát điên.Quân Mỹ cũng chia thành hai bộ phận, một bộ phận vẫn duy trì nhân tính thiện lương thủ hộ những người sống sót bản địa.

Một bộ phận hoàn toàn biến chất trở thành dã thú, phóng thích dục vọng của mình, khống chế người bản địa tự cho mình là chúa tể, tùy ý lăng nhục người sống sót bản địa.Chỗ tị nạn thứ ba của Grey là nơi tị nạn mà người Mỹ đã điên cuồng, bên trong chỗ tị nạn người Mỹ hoàn toàn khống chế người Nhật, sau đó chơi một ít trò chơi biến thái, cưỡng gian, giết người, tự sát, mỗi ngày đều có chuyện như vậy phát sinh.

Điều này làm Grey cùng một ít quan quân Mỹ vô cùng sợ hãi, bọn họ cũng đã dần dần mất đi lực khống chế đối với những người Mỹ biến chất kia.Lần này tang thi tiến hóa vây công sở tị nạn thứ ba, Grey cùng vài quan quân Mỹ lựa chọn chạy trốn.

Nếu còn tiếp tục lưu lại bên dưới lòng đất, họ sợ hãi đám người Mỹ nổi điên kia sẽ giết luôn bọn họ, lăng nhục vợ con của họ.Bên trong căn cứ Hoành Tu Hạ quân Mỹ xây dựng tám chỗ tránh nạn quân sự, mỗi nơi đều có thể chứa được một vạn người.

Nói cách khác, mặc dù có vô số người tự sát, bị làm nhục đến chết, nhưng trong căn cứ vẫn còn hơn bảy vạn người sống sót.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 773: Đại Quân Động Vật Biển!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrung tâm căn cứ Hoành Tu Hạ chính là chỗ tị nạn thứ ba, ở trong này nắm giữ hệ thống phòng ngự phòng không đạn đạo, cùng phóng ngư lôi của cả căn cứ.Nhạc Trọng nghe Grey kể lại trong lòng tràn ngập vui sướng, chỗ tị nạn thứ ba bị tang thi công phá cũng có nghĩa là hệ thống phòng ngự đạn đạo phòng không cùng phóng ngư lôi hoàn toàn bị vây trong trạng thái tê liệt.Chỉ cần tiêu diệt tang thi trên mẫu hạm cùng tang thi trên tàu bảo vệ, tàu tuần dương chung quanh, Nhạc Trọng có thể đem mẫu hạm trực tiếp lái đi.

Như vậy sẽ không bị căn cứ Hoành Tu Hạ tiếp tục uy hiếp.Hơn nữa bên trong căn cứ Hoành Tu Hạ còn có thật nhiều kho hàng quân sự vật tư còn chưa được mở ra, quân Mỹ xưa nay dự trữ vật tư chiến tranh rất nhiều, nơi này đương nhiên không ngoại lệ.

Bên trong căn cứ có đủ loại vật tư đủ chống đỡ một trận chiến dịch đại quy mô.Nếu có thể lấy được toàn bộ vật tư quân sự tới tay, Nhạc Trọng xem như phát lớn.

Ở Quảng Tây, Thái Lan cùng Hồ Nam hắn có được nhà máy quân sự công nghiệp, nhưng nếu ba nhà máy quân sự công nghiệp toàn lực chuyển động, cũng không chế tạo ra được vật tư quân sự bên trong căn cứ Hoành Tu Hạ.Nhạc Trọng nghe được tin tình báo từ Grey xong lập tức làm ra quyết định:- Được!

Bây giờ chúng ta trở về đi!Thiên Cung Anh không nhịn được nói một câu:- Nhạc Trọng, bên trong chỗ tị nạn còn có thật nhiều người sống sót, xin anh ra tay cứu bọn họ đi!Bên trong những chỗ tránh nạn kia có được hàng ngàn người sống sót Nhật Bản, lúc này ngoại trừ Nhạc Trọng không còn ai đủ khả năng cứu bọn họ đi ra.Nhạc Trọng lạnh lùng cự tuyệt nói:- Không, tôi không có lý do gì mạo hiểm!Trong tám chỗ tránh nạn có hơn bảy vạn người sống sót, nếu bọn họ là người Hoa Hạ hắn còn cố gắng nghĩ biện pháp cứu họ.

Nhưng họ là người Nhật, cho dù hắn cứu được họ ra ngoài cũng chưa chắc được họ tôn làm thủ lĩnh.Hai quốc gia xưa nay vốn có mâu thuẫn, Thiên Cung Anh bị hắn bắt giữ cho dù chết cũng không muốn làm việc cho hắn.

Hắn cũng không muốn tiêu phí sức lực đi cứu một đám người vô ơn căm ghét chính mình.Thiên Cung Anh cắn răng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói:- Nếu anh cứu được họ ra, tôi nguyện ý dốc sức cho anh, cam tâm tình nguyện làm nữ nhân của anh!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Thiên Cung Anh, trong lòng hơi động, hắn suy tư một lúc vẫn tiếc nuối lắc đầu cự tuyệt:- Muốn cứu toàn bộ bọn họ trong vòng vây của mấy chục vạn tang thi căn bản không có khả năng.

Trừ phi có được một tòa thành lũy không trung trong tay mới có thể cứu được bọn họ!Thành lũy không trung chính là một loại thành thị máy móc nhỏ phiêu phù trên không trung, bên trên có được thật nhiều pháo kích quang, còn có một chủ pháo có uy lực cực kỳ khủng bố, vô số pháo cơ quan cùng đạn đạo hàng không.Nếu có được binh khí siêu cấp siêu việt khoa học kỹ thuật hiện đại kia, Nhạc Trọng mới nắm chắc cứu được bảy vạn người ra khỏi vòng vây của tang thi, nếu không hoàn toàn hết cách.Thiên Cung Anh nghe vậy vẻ mặt ảm đạm, im lặng không nói.

Nàng cũng biết yêu cầu này có chút ép buộc nếu không nàng cũng không đem mình ra làm lợi thế giao dịch.Nhạc Trọng mang thông tấn khí mở ra, nhấn nút chuyển qua liên hệ cùng Bạch Tiểu Thắng, từ bên kia truyền qua thanh âm kinh hoảng của hắn:- Lão đại, phiền toái!

Có thật nhiều hải thú biến dị, thật nhiều hải thú biến dị lên bờ!- Hải thú!

Hải thú biến dị lên bờ sao?Nhạc Trọng nghe vậy trong lòng chấn động, sau đó nhìn mọi người nói:- Đi theo tôi!Mọi người theo sát Nhạc Trọng chạy lên mái nhà tòa lầu, trong tòa lầu cũng có tang thi rải rác nhưng chúng còn chưa kịp phản ứng đã bị Nhạc Trọng chém giết.Thuận lợi đi tới trên thiên thai, Nhạc Trọng ngửa mặt lên không hú dài một tiếng, không bao lâu sau trên bầu trời phát ra cơn lốc xoáy, biến dị thú tam giai tiểu Thanh vươn cánh dài tới 80m, phảng phất như thần điểu trong thần thoại từ trên bay xuống đáp xuống đỉnh tòa lầu.Nhìn thấy biến dị thú tam giai tiểu Thanh, Grey cùng vài tên bộ hạ sắc mặt cả kinh trợn mắt há hốc mồm thì thào:- Ah, my God!Tiểu Thanh vươn cánh lớn tới 80m quả thật chẳng khác gì một đầu quái thú khủng bố, chỉ cần vỗ nhẹ đủ đem mọi người tê thành phấn vụn.Grey suy đoán cho dù dùng đạn bắn cũng không thể tổn thương được mãnh thú như thế chút nào.Tiểu Thanh bay xuống từ không trung, thân mật cúi đầu cọ vào người Nhạc Trọng.Grey lại sợ ngây người, có chút cẩn thận hỏi:- Nhạc Trọng tiên sinh, vị này chính là…?- Nó gọi là tiểu Thanh, là sủng vật của tôi.

Đến đây đi, nhanh một chút.

Nếu muốn rời khỏi nơi này chỉ có thể ngồi trên lưng của nó!Nhạc Trọng nhanh nhẹn nhảy lên lưng tiểu Thanh buông xuống một chuỗi dây thừng.Nơi này là trung tâm thi đàn, Nhạc Trọng cùng Thiên Cung Anh có thể dùng tiềm hành nhị giai lẻn vào nhưng người khác không có bổn sự đó.Bò lên dây thừng, nhóm người Grey cũng bò lên lưng tiểu Thanh nắm chặt linh vũ trên người nó.Tiểu Thanh giương cánh, từng đoàn cơn lốc cuồng bạo khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, nó hóa thành một mũi tên nhọn phóng thẳng lên tận trời.Trên bầu trời, Nhạc Trọng nhìn xuống dưới, chỉ thấy ở đường ven biển căn cứ Hoành Tu Hạ, mặt biển bốc cao, vô số hải thú biến dị bò lên bờ, hình thành một dòng nước lũ hải thú hướng chỗ căn cứ tiến tới.Từng con biến dị thú nhị giai cùng tam giai lớn như nhà lầu từ trong biển bò ra tiến lên bờ làm người nhìn thấy cực kỳ sợ hãi.Tiểu Sa là biến dị thú tam giai xem như đã là bá chủ gần biển, nhưng đặt bên trong đàn hải thú này chẳng khác gì là một thành viên bình thường mà thôi.Ngoại trừ biến dị thú nhị giai tam giai, Nhạc Trọng còn nhìn thấy tám con biến dị thú tứ giai cực kỳ khủng bố.

Một con biến dị thú tứ giai là một con rùa biển thân dài 200m, có cái cổ dài như rồng, trên lưng mang mai rùa thật lớn.

Một con biến dị thú tứ giai khác lại giống như con lươn, có vây cá dài rộng, bốn chân tráng kiện, thân thể đầy lân giáp, giống như một con rồng dị dạng.

Một con cua cao tới 40m, có đôi kìm thật lớn, thân thể màu xanh.

Một con tôm hùm thân dài hơn 150m, thân thể đầy gai nhọn, giống như sinh trưởng vô số lân giáp sắc bén.

Một con sứa nhìn qua như trong suốt, có thật nhiều xúc tu ngo ngoe.

Một con rắn biển thân dài hơn 200m, đỉnh đầu có chiếc sừng màu đen, thân thể có lớp vảy thật dài nhìn qua thật giống giao long.

Một con long kình thú thân dài vượt qua 300m, mọc đầy răng nanh bén nhọn, tám đôi vây cá lớn, bốn móng vuốt tráng kiện.

Một con cự thú hỗn hợp thể giống như kỳ nhông lại giống cá mập có đôi móng vuốt tráng kiện, thân thể đầy vảy cứng, đầu cá mập, cá vây cá lẫn đuôi cá.Biến dị thú tứ giai có lẽ đã là tồn tại cao nhất trong thực vật liên, mỗi con đều là nhất phương bá chủ, mà lúc này một lúc liền xuất hiện nhìn qua thật khủng bố đến cực điểm.Hải sư (sư tử biển)biến dị, hải báo biến dị, hải ngô công (rết biển) biến dị, sao biển biến dị…đủ loại hải thú biến dị lấy tám con biến dị thú tứ giai làm hạch tâm hướng chỗ căn cứ bò đi.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 774: Hải Tộc Hiện Thân!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Thật đáng sợ!Nhạc Trọng nhìn đàn hải thú biến dị, trong lòng tràn ngập kinh hãi.

Biến dị thú lân giáp vốn đã cứng rắn, sinh mệnh lực ương ngạnh.

Một con biến dị thú nhị giai đủ phá hủy một liên bộ đội không có vũ khí hạng nặng.Lúc này bên trong đàn hải thú biến dị, biến dị thú nhị giai chỉ cao hơn tiểu binh một chút, mà số lượng đã hơn ngàn con.

Số lượng biến dị thú nhị giai như vậy đã đủ phá hủy mười vạn quân đội không có vũ khí hạng nặng hùng hậu.Tiểu Thanh vỗ cánh đáp xuống tòa lầu cao mà nhóm người Bạch Tiểu Thắng đang đứng, lúc này ở bên ngoài tòa lầu đã vây đầy hải thú biến dị.Nhạc Trọng vừa đáp xuống đỉnh tòa lầu đã trực tiếp nhảy xuống tầng trệt chỗ nhóm người Bạch Tiểu Thắng.Lúc này ở tầng trệt chẳng khác gì địa ngục nhân gian, nơi nơi đều là tàn chi của hải thú, Bạch Tiểu Thắng đang dẫn theo tám gã tiến hóa giả cầm đao ngăn cản đàn hải thú tiến công.Nhạc Trọng vừa đi tới bên người Bạch Tiểu Thắng, tám con hải thú mở miệng, từ trong miệng bắn ra đoàn thủy pháo, giống như súng nước cao áp oanh thẳng lên thân thể hai gã tiến hóa giả, trực tiếp đánh bay họ đụng lên vách tường phun ra ngụm máu tươi, bị thương không nhẹ.Nhạc Trọng xông vào chiến đoàn, huy động Ngạc Nha liên tiếp tránh thoát, tám con hải thú lập tức bị hắn chém thành hai đoạn.- Lão đại cuối cùng đã đến!Bạch Tiểu Thắng nhìn thấy Nhạc Trọng nhếch miệng cười, trực tiếp xông vào trong đàn hải thú biến dị huy động ám ma đao đem từng con hải thú chém thành hai đoạn.Nhạc Trọng nhìn chung quanh chỉ thấy Phúc Tỉnh Bản Vô, Hòa Cảnh Tín Ngạn, Ma Cung Ưu Tử cũng không tổn thương, nhưng ngư dân Nhật Bản đảm đương chèo thuyền đã chết bảy tám người.Nếu hắn trở về muộn hơn một chút, nơi này ngoại trừ Bạch Tiểu Thắng sẽ không còn người sống sót.Nhạc Trọng trầm giọng quát:- Lui lên mái nhà!- Dạ!Sáu gã tiến hóa giả lớn tiếng đáp, mang theo huynh đệ bị thương chạy lên lầu.Đột nhiên nương theo sau tiếng vang thủy tinh phá nát, một đầu rắn thật lớn đụng vỡ vách thủy tinh, mở mồm to như chậu máu hướng Nhạc Trọng táp tới.- Quái vật 65 cấp: Đại Hải xà biến dị nhị giai.

Rắn biển hung mãnh cuồng bạo!Ánh mắt Nhạc Trọng phát lạnh khởi động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm cầu trống rỗng xuất hiện, oanh thẳng vào miệng con rắn biển nổ tung.Oanh một tiếng nổ, đại não con rắn biển nhị giai bị hắn tạc đến dập nát.

Đầu rắn vô lực ngã xuống, đồng thời tuôn ra một quyển kỹ năng thư.Nhạc Trọng nhặt lên quyển kỹ năng thư lập tức lui ngược ra phía sau.

Tuy rằng toàn thân con rắn biển kia đều là bảo bối, nhưng hắn không thể tiếp tục lưu lại nơi này thu thập bảo vật được nữa.Nương theo sau từng tiếng thủy tinh vỡ nát, từng con quái vật đầu cá, trên thân khoác lân giáp, có vây cá nhưng lại đứng thẳng như nhân loại, tiến hóa ra hai chân cùng hai tay từ ngoài cửa sổ nhảy vào.- Quái vật 23 cấp: Sinh mạng thể trí tuệ cấp thấp Hải tộc chiến sĩ.

Có được tố chất thân thể gấp năm lần nhân loại, là sinh mạng thể biến dị trí tuệ trong hải dương, tính tình cuồng bạo hung tàn!Nhạc Trọng chứng kiến chiến sĩ Hải tộc xuất hiện trong mắt hiện lên tia khiếp sợ:- Hải tộc!

Sinh mạng thể trí tuệ.

Đáng chết, ngay biến dị thú cũng tiến hóa ra sinh mạng thể trí tuệ sao?

Nếu cứ tiếp tục tiến hóa như vậy, nhân loại còn con đường sống sao?Sau khi thế giới biến dị, khắp nơi nơi đều là tang thi, biến dị thú, nhân loại chỉ có thể ngắc ngoải trong một góc hẹp trên thế giới.

Sở dĩ nhân loại có thể cùng tang thi và biến dị thú đối kháng một mặt là nhờ di sản còn sót lại trước cuối thời, một khía cạnh khác là vì tang thi cùng biến dị thú chỉ có thú tính mà không có trí tuệ.Một khi tang thi cùng biến dị thú tiến hóa ra trí tuệ, như vậy với ưu thế số lượng tuyệt đối cùng tố chất thân thể mạnh mẽ, nhân loại cơ hồ rất khó có con đường sống.Đặc biệt là Hải tộc, diện tích của hải dương trên địa cầu nhiều hơn lục địa tới gấp hai lần.

Mà sinh vật trong hải dương còn nhiều gấp trăm lần sinh vật trên lục địa.

Ở trong hải dương dựng dục ra biến dị thú chỉ sợ gấp trăm lần lục địa.

Đồng thời trong hải dương còn có biến dị thú ngũ giai, một khí chúng lên bờ cũng chỉ có chung cực vũ khí như đạn đạo hay vũ khí hạt nhân là có thể tiêu diệt.

Ngoài ra xe tăng, các loại chiến xa ở trước mặt biến dị thú ngũ giai cũng chẳng khác gì món đồ chơi, không chịu nổi một kích.Mấy Hải tộc chiến sĩ vừa xuất hiện trong mắt chớp động hung quang hướng Nhạc Trọng trực tiếp đánh tới.- Rác rưởi!

Đám súc sinh các ngươi căn bản không chịu nổi một kích!Nhạc Trọng tiến lên một bước vung đao giết chết sáu gã Hải tộc chiến sĩ.Nhạc Trọng miểu sát sáu gã Hải tộc chiến sĩ thân hình chợt lui nhảy lên mái nhà.Loảng xoảng!

Loảng xoảng!

Thanh âm tiếng thủy tinh phá nát vang lên, từng tên Hải tộc chiến sĩ nhảy vào trong tòa nhà.Một gã chiến sĩ Hải tộc nhảy tới một trảo đâm vào sau lưng một ngư dân Nhật Bản dùng lực xé mạnh, lưng của người kia liền bị kéo xuống một khối thịt lớn, máu tươi đầm đìa.- Ah…cứu mạng…cứu tôi với…Ngư dân kia phát ra tiếng thét thê thảm, vừa gọi được vài tiếng một tên Hải tộc chiến sĩ đã nhảy lên cắn vào cổ họng hắn.Ba tên Hải tộc chiến sĩ vây quanh ngư dân kia thật dễ dàng đem hắn phân thây.Chứng kiến một màn huyết tinh, toàn bộ những người còn lại hoảng hốt chạy nhanh lên mái nhà.Nhạc Trọng nhanh chóng quay về liên thủ cùng Bạch Tiểu Thắng đem từng tên Hải tộc chiến sĩ xông tới chém giết, vừa thối lui lên trên sân thượng.Nhờ có Nhạc Trọng cùng Bạch Tiểu Thắng yểm hộ mọi người chạy lên mái nhà bò nhanh lên lưng tiểu Thanh.Tiểu Thanh giương cánh mang theo cỗ cơn lốc bay bổng lên bầu trời.Từ trên bầu trời nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy ngay tòa lầu vừa rồi bò đầy Hải tộc chiến sĩ, những Hải tộc chiến sĩ cấp thấp thật giống như những con kiến bò đầy cả tòa lầu, vừa rồi Nhạc Trọng giết chết số chiến sĩ không chút nào đáng kể.Những Hải tộc chiến sĩ tuy rằng không có sức chiến đấu hung mãnh như biến dị thú, nhưng số lượng quá nhiều, Nhạc Trọng từ trên bầu trời nhìn xuống chỉ thấy được nơi nơi đều là chiến sĩ Hải tộc cấp thấp.Hình thù của bọn hắn cũng vô cùng kỳ quái, có kẻ là đầu cá kiếm, có đầu bạch tuộc, thân thể đều là gai nhọn, có người đầu cá mập dáng người khôi ngô hùng tráng.Vô số chiến sĩ Hải tộc lại không mâu thuẫn chém giết cùng hải thú biến dị, Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này trong lòng trầm xuống nặng nề.Nhạc Trọng nhẹ nhàng vỗ, tiểu Thanh chở mọi người hướng chỗ hàng không mẫu hạm bay qua.Lúc này uy hiếp đến từ căn cứ Hoành Tu Hạ đã được giải trừ, Nhạc Trọng dự tính cướp lấy mẫu hạm rời khỏi nơi này.

Hắn không phải là đối thủ của thi đàn cùng đàn hải thú biến dị ở căn cứ Hoành Tu Hạ, dù sao số lượng của chúng thật sự là quá khổng lồ.Tiểu Thanh đáp xuống trên mẫu hạm, nhóm người Nhạc Trọng nhảy xuống dưới.Tang thi đang du đãng boong tàu nhìn thấy nhóm người lập tức vọt tới.Nhìn thi đàn mặc quân phục Mỹ thân thể thối rữa lảo đảo đi qua, chị em Ma Cung Ưu Tử cùng Alice hiện lên vẻ sợ hãi nhịn không được dựa vào gần người Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 775: Thoát Đi Căn Cứ! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnỞ trong cuối thời, có người liều mạng chém giết tang thi tại tuyến đầu, có người lại trốn dưới sự bảo hộ của người khác.

Chị em Ma Cung Ưu Tử sống sót dưới sự bao che của người khác, vì vậy phải trả giá bằng chính thân thể mình bị xem như hàng hóa làm lễ vật tặng tới đưa đi.Nhạc Trọng nhìn mấy chục con tang thi vây tới, nhìn Thiên Cung Anh ra lệnh:- Thiên Cung Anh, tiêu diệt chúng nó!Thiên Cung Anh chính là một trong quỷ thần Cao Thiên Nguyên, chiến lực cực kỳ mạnh mẽ, nàng giống như ngôi sao băng thoáng hiện xông vào thi đàn, từng con tang thi bị nàng trực tiếp chém bay đầu.Chỉ trong vòng hai mươi giây ngắn ngủi mấy chục con tang thi đã bị Thiên Cung Anh chém giết không còn.Tiêu diệt thi đàn, nhóm người Nhạc Trọng đi vào trong mẫu hạm.Nhạc Trọng mở ra đèn pin đi theo sự hướng dẫn của Grey tới phòng điều khiển.Trên đường đi không ít tang thi vọt tới nhưng đều bị hắn chém giết, mọi người thuận lợi đi tới phòng điều khiển mẫu hạm.Tám gã tiến hóa giả đi theo Nhạc Trọng lập tức đi lên tìm hiểu các loại dụng cụ trên mẫu hạm, bọn họ có được kỹ năng thao tác chuyên tinh, được kỹ năng trợ giúp dù chưa từng lái mẫu hạm nhưng vẫn có thể đem mẫu hạm di chuyển.Một gã tiến hóa giả đi tới trước mặt Nhạc Trọng hưng phấn nói:- Thủ lĩnh, chúng tôi đã quen thuộc với dụng cụ trên mẫu hạm, xin ngài truyền mệnh lệnh tiếp theo!Mẫu hạm!

Đây là hi vọng của rất nhiều người yêu nước trong quốc nội.

Đây là dấu hiệu lực lượng hải dương của một quốc gia.

Quốc gia không có mẫu hạm hoàn toàn không có chút lực uy hiếp trên biển.Nhạc Trọng khẽ cau mày nhìn phương xa thoáng chần chờ nói:- Lập tức đem mẫu hạm lái về huyện Tĩnh Cương!Lúc này trong căn cứ Hoành Tu Hạ đã có vô số biến dị hải thú lẫn Hải tộc vây quanh, dưới tình huống như thế ở thêm một giây thời gian đều thập phần nguy hiểm.Tiến hóa giả kia lớn tiếng đáp:- Dạ, thủ lĩnh!Tám gã tiến hóa giả liền động, thập phần nhanh nhẹn điều khiển dụng cụ trên mẫu hạm.

Dưới sự thao túng của bọn họ, mẫu hạm phát sáng lên, nương theo tiếng ầm vang, con quái thú sắt thép thật lớn bắt đầu hướng phương xa chạy đi.Nhạc Trọng nhìn thoáng qua Thiên Cung Anh nói:- Thiên Cung Anh, tang thi bên trong mẫu hạm này giao cho cô!Thiên Cung Anh là thích khách chuyên đi lại trong đêm, nàng có được năng lực nhìn trong bóng đêm, đủ tiêu diệt toàn bộ tang thi chiếm lĩnh trong mẫu hạm.Thiên Cung Anh liếc mắt nhìn Nhạc Trọng xoay người đi ra ngoài tiến hành liệp sát tang thi.Mẫu hạm là kết tinh trí tuệ của nhân loại trước cuối thời, còn khổng lồ hơn một ít biến dị thú tứ giai hải dương, nó vừa di động lập tức tạo nên sóng to gió lớn.Rất nhiều chiến sĩ Hải tộc cùng hải thú biến dị bị mẫu hạm khổng lồ hấp dẫn vội vàng bơi tới gần.Hệ thống phòng ngự dày đặc trên mẫu hạm bắt đầu nổ súng, vô số đạn pháo oanh lên biến dị thú cùng chiến sĩ Hải tộc vây tới, đem bọn chúng xé thành dập nát.

Máu tươi nhuộm đỏ biển khơi, vô số thi thể biến dị thú cùng Hải tộc phiêu phù trong nước.Nhạc Trọng đứng trên boong tàu lấy ra một khẩu trọng súng máy 12.7mm không ngừng bắn phá, liên tục bắn bạo từng tên chiến sĩ Hải tộc.Mặt khác tiểu Sa cũng tiến tới gần mẫu hạm, mở to miệng khẽ hấp, liền đem hơn mười tên chiến sĩ Hải tộc nuốt vào trong miệng, sau đó miệng rộng sắc bén khép lại, liền đem đám chiến sĩ Hải tộc cắn thành dập nát, vô số máu tươi trào ra.

Tiểu Sa giết hại chiến sĩ Hải tộc còn nhanh hơn cả Nhạc Trọng vài phần.Tiểu Thanh ở trên bầu trời thường vỗ cánh nhanh như sao băng nhập vào trong biển rộng, không ngừng đem những con biến dị hải thú nhị giai xuyên thủng sau đó lại bay lên trời tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.Bị cơ pháo mẫu hạm oanh kích, lại có hai con biến dị thú tam giai như tiểu Thanh cùng tiểu Sa không ngừng tấn công, thật nhiều hải thú biến dị cùng Hải tộc chiến sĩ bị giết chết.Đột nhiên một xúc tu thật lớn từ dưới biển bắn lên hướng chỗ Nhạc Trọng chộp tới.Sắc mặt Nhạc Trọng thoáng biến đổi lui sang bên một bước, rút Hắc Nha đao chém tới, đem xúc tu thật lớn kia chém thành hai đoạn.Xúc tu kia đau đớn vội rụt trở về.Bên trong biển sóng nước quay cuồng, một con bạch tuộc tam giai biến dị thân thể vượt qua trăm thước bắn ra tám xúc tu thật lớn gắt gao triền trụ tiểu Sa.Một con rắn biển tam giai thân dài hơn chín mươi thước nhìn giống như giao long hướng bên này cấp tốc bơi tới.

Một con cá kiếm có mũi nhọn dài đến mười thước tam giai cũng nhanh như đạn pháo hướng tiểu Sa đâm tới.Mũi nhọn của con cá kiếm tam giai cực kỳ sắc bén, nếu bị mũi nhọn đâm trúng tiểu Sa không chết cũng phải trọng thương.Tiểu Thanh ở trên bầu trời nhanh như mũi tên bắn xuống trực tiếp dùng móng vuốt đâm thẳng vào đầu con rắn biển tam giai đem nó câu lên bầu trời.Biến dị thú Thanh Vũ Ưng vốn lấy rắn làm thức ăn, là sinh vật thiên địch của loài rắn.

Tốc độ của nó nhanh như sấm sét, một kích có thể xuyên thủng biến dị thú cùng giai như rắn biển.Tiểu Thanh một kích giết chết con rắn biển tam giai, con cá kiếm tam giai đã đâm mũi nhọn vào trong thân thể tiểu Sa, làm nó bị thương nặng.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, hao phí 20 điểm tinh thần lực ngưng tụ ra ma viêm trường mâu ném về hướng con cá kiếm tam giai nhanh như sao băng.Ma viêm trường mâu oanh trúng mặt biển kích lên sóng lớn ngập trời nhưng khi oanh trúng người con cá kiếm đã không còn bao nhiêu uy lực, không tổn thương được nó mảy may.Kỹ năng hỏa diễm ở trên lục địa bá đạo vô cùng, cho dù là tang thi 14 cũng bị ngọn lửa bao phủ, sẽ bị nấu chín mà chết.

Nhưng một khi xuống nước năng lực này chẳng khác gì bị hoang phế.Con cá kiếm tam giai lạnh lùng trừng mắt nhìn Nhạc Trọng, dùng sức xoay người, mũi nhọn tràn ngập răng cưa bén nhọn liền kéo ra một vết thương thật lớn trên người tiểu Sa, máu tươi nhuộm đỏ cả hải vực.Tiểu Sa bị đau đớn dùng sức một trảo xé rách xúc tu của bạch tuộc tam giai biến dị sau đó một ngụm cắn vào thân thể cá kiếm cứng rắn đem thân thể của nó xé rách một vết thương thật lớn, máu tươi chảy ròng.Mẫu hạm không ngừng xông về phía trước, ở phía sau còn có vô số biến dị thú cùng chiến sĩ Hải tộc cấp thấp truy theo.

Một khi bị chúng bò lên sẽ biến thành ác mộng của nhóm người Nhạc Trọng.Tiểu Sa cùng cá kiếm tam giai dây dưa thật lâu, song phương không ngừng cắn xé lẫn nhau vết thương chồng chất.Đúng lúc này tiểu Thanh đột nhiên từ trên trời bắn xuống hung hăng mổ lên đầu con cá kiếm biến dị, mổ ra một lỗ máu thật lớn, lập tức mổ chết con cá kiếm tam giai kia.Tiểu Sa bổ nhào tới cắn lấy đầu con cá kiếm đem đầu lẫn tinh hạch của nó cùng nhau nuốt chửng.Tiểu Sa nuốt chửng con cá kiếm biến dị lập tức xoay người bỏ chạy vào đáy biển.

Thật nhiều biến dị thú nhị giai ngửi được mùi máu tươi liền truy tới.Máu thịt cùng tinh hạch của biến dị thú tam giai là bảo vật khó được đối với nhị giai hoặc là biến dị thú bình thường.

Tiểu Sa bị trọng thương đương nhiên bọn chúng không muốn buông tha khối thịt béo kia.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 776: Thoát Đi Căn Cứ! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTiểu Sa vừa rời đi liền giúp nhóm người Nhạc Trọng kéo theo thật nhiều biến dị thú, giảm bớt áp lực cho họ thật lớn.Nhạc Trọng nâng lên khẩu trọng súng máy 12.7mm điên cuồng bắn phá đem từng tên chiến sĩ Hải tộc bắn nổ tung.

Thân hình hắn chớp động vờn quanh boong tàu, đem những tên chiến sĩ ý đồ leo lên giết chết vô số.Hai mươi phút sau những tên chiến sĩ Hải tộc đã bị mẫu hạm bỏ rơi, không còn cách nào đuổi kịp.Những chiến sĩ Hải tộc cấp thấp có được tố chất thân thể mạnh gấp năm lần người thường, đồng thời tinh thông bơi lội, ở đoạn thời gian này tốc độ của chúng còn nhanh hơn mẫu hạm.

Nhưng tốc độ như vậy chỉ như hoa phù dung sớm nở tối tàn, chúng không thể bảo trì loại tốc độ nhanh như vậy trong thời gian quá dài, dù sao chúng là sinh vật mà không phải máy móc.Mẫu hạm chạy được hơn ba mươi phút sau, nguyên bản đàn hải thú biến dị vẫn theo đuổi không bỏ đột nhiên xảy ra một trận rối loạn, những con biến dị thú nhị giai cùng tam giai đột nhiên quay đầu phát động công kích với biến dị thú bình thường bên cạnh, khiến chúng chết thảm trọng.Vô số biến dị thú yếu nhược bị cắn nuốt, còn có những con khác chạy trốn, đại quân hải thú đuổi theo truy kích phút chốc biến thành tan rã.- Tạm thời an toàn!Nhạc Trọng nhìn đàn hải thú hỏng mất, thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.Hải thú trong biển vốn là thế giới cá lớn nuốt cá bé, tàn sát lẫn nhau.

Nhưng lần này lại gắn bó tiến hành đổ bộ tác chiến đã lộ ra có một cỗ lực lượng thần bí khống chế chỉ huy chúng hành sự như thế.Vô luận là lực lượng nào cũng khó có khả năng kéo dài vô hạn, hiển nhiên cỗ lực lượng chỉ huy kia cũng có phạm vi cực hạn, đàn hải thú đuổi theo thoát khỏi phạm vi cực hạn sẽ lập tức biến thành tán loạn.Nhìn đại quân hải thú hỗn loạn, mọi người trên mẫu hạm thở ra một hơi.Đàn hải thú cùng Hải tộc tạo áp lực thật sự là quá lớn, dù hệ thống phòng ngự dày đặc trên mẫu hạm cũng khó thể hoàn toàn ngăn cản những con quái vật khủng bố kia đến công kích.Hơn nữa tuy có hệ thống phòng ngự như tiêu hao đạn dược cũng là con số kinh người, mà Nhạc Trọng lại không có được căn cứ Hoành Tu Hạ tiếp tế chiến đấu.Nhạc Trọng nhìn một tiến hóa giả hỏi:- Tiên Vu Minh, muốn điều khiển mẫu hạm cần có bao nhiêu người?Tiên Vu Minh là Hoa kiều quốc tịch Triều Tiên, hắn thuộc nhóm chiến sĩ đi theo Nhạc Trọng sớm nhất, hiện tại đã là tiến hóa giả lực lượng hệ 44 cấp.

Cũng là một trong những phi công lái máy bay chiến đấu, tinh thông điều khiển kỹ thuật, đồng thời cũng là tiểu đội trưởng trong tám gã tiến hóa giả, tinh anh trong tinh anh.Tiên Vu Minh suy nghĩ một thoáng nói thẳng:- Bốn người!

Chỉ cần bốn người thì có thể lái được mẫu hạm này hơn nữa còn có thể điều khiển hệ thống phòng ngự!Đây cũng cần cảm tạ quân Mỹ làm hệ thống phòng ngự thật quá tốt, căn bản là điều khiển tự động hóa toàn bộ.

Chính bởi vì như thế chỉ cần dùng bốn người thì có thể thao túng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn tám gã tiến hóa giả nói:- Tốt!

Tôi muốn dẫn theo ba người đi!

Trong các anh ai nguyện ý đi cùng tôi lái kỳ hạm của hạm đội thứ bảy Mỹ?- Thủ lĩnh, tôi đi với anh!- Thủ lĩnh, tôi đi với anh!

Trên người Trần Nhất Phi bị thương, để cho hắn nghỉ ngơi.

Tôi đi với anh thôi!- …Nghe được câu hỏi của Nhạc Trọng, mỗi người đều hưng phấn lớn tiếng kêu lên.

Họ đã lấy được một mẫu hạm của Mỹ vào tay, nếu có thể lấy được kỳ hạm của hạm đội thứ bảy Mỹ tới tay, đó là chuyện vô cùng quang vinh.Mẫu hạm cùng kỳ hạm của hạm đội thứ bảy Mỹ trong cuối thời là binh khí chiến đấu cực kỳ đáng sợ.

Có được hai kiện binh khí chiến đấu này, ở trên biển cơ hồ vô địch.

Chỉ cần không gặp phải biến dị thú tứ giai hoặc ngũ giai, hoàn toàn có thể đi ngang.Tiên Vu Minh nhìn mọi người quát lớn:- Đều câm miệng!Tiên Vu Minh vừa mở miệng các chiến sĩ đều im lặng, trơ mắt nhìn hắn vẻ mặt chờ mong.

Quân hàm của Tiên Vu Minh trong quân không thấp, đã là quan quân cấp thiếu tá.

Đẳng cấp trong quân đội của Nhạc Trọng sâm nghiêm, các chiến sĩ cấp bậc thượng úy cùng trung úy thật không dám tranh luận cùng hắn.Tiên Vu Minh tranh thủ truyền mệnh lệnh:- Triệu Thiên Cương, Kiều Tinh, Lý Thụ!

Ba người đi cùng thủ lĩnh!Tuy rằng Tiên Vu Minh cũng rất muốn đi lái kỳ hạm hạm đội thứ bảy của Mỹ, nhưng mẫu hạm này càng thêm trọng yếu đối với Nhạc Trọng.

Hắn là tiểu đội trưởng cũng chỉ có thể lưu lại thủ hộ mẫu hạm này.Ba người Triệu Thiên Cương được điểm danh liền hoan hô một tiếng đi theo Nhạc Trọng bò lên lưng tiểu Thanh.Những người còn lại vẻ mặt hâm mộ nhìn bọn họ lên lưng tiểu Thanh hướng căn cứ Hoành Tu Hạ bay đi.Tốc độ của tiểu Thanh cực nhanh, còn nhanh hơn cả Thiểm Điện.

Ba người Triệu Thiên Cương đều là tiến hóa giả, mặc dù tiểu Thanh còn chưa phát động tốc độ cao nhất nhưng đã rất nhanh đi tới trên bầu trời căn cứ Hoành Tu Hạ.Nhạc Trọng ở trên bầu trời nhìn xuống căn cứ chứng kiến hải thú cùng thi đàn đang chém giết lẫn nhau.Tang thi bình thường vốn không phải đối thủ của hải thú cùng Hải tộc chiến sĩ, vô số tang thi bị chúng xé thành phấn vụn.

Hai thế lực lớn va chạm, tang thi bình thường cơ hồ thành vật hi sinh, bị chiến sĩ Hải tộc cùng hải thú đánh tan tác tháo chạy.Tám con biến dị thú tứ giai chẳng khác gì ma thú khủng bố trong thần thoại, những nơi chúng đi qua đem thật nhiều tang thi nghiền thành thịt vụn, mỗi cước tùy tiện giẫm xuống đều có thể giết chết hơn mười con tang thi, còn cường đại biến thái hơn cả Godzilla trong phim Nhật Bản.Nhạc Trọng nhìn tám con biến dị thú tứ giai cảm thấy cực kỳ đau đầu.

Hải thú tứ giai da thịt cứng rắn, lực lớn vô cùng, thân thể lại khổng lồ như vậy, chẳng khác gì những chiếc mẫu hạm loại nhỏ, cho dù dùng hỏa tiễn oanh kích tối đa chỉ làm chúng bị thương nhẹ.Trừ phi hàng trăm hàng ngàn viên hỏa tiễn đồng thời bắn trúng thân thể biến dị thú tứ giai mới có thể đem chúng oanh giết.

Nhưng biến dị thú nhị giai đều có được lực lượng bổn nguyên, tứ giai không khả năng không có, nếu chúng vận dụng lực lượng bổn nguyên theo Nhạc Trọng suy đoán cả hỏa tiễn cũng không thể tổn thương được chúng mảy may.Nếu như nói biến dị thú tứ giai có nhược điểm nào, chính là tốc độ của chúng không nhanh.

So sánh với hỏa diễm điểu mà nói tám con hải thú tứ giai có tốc độ hành động chậm đến đáng thương, ngay cả tốc độ hành động của Nhạc Trọng cũng nhanh hơn chúng rất nhiều.Dù sao tám con hải thú tứ giai là động vật biển khơi, lên tới trên bờ đương nhiên tốc độ sẽ chậm chạp.Ngay trong lúc đàn hải thú cùng chiến sĩ Hải tộc đang không ngừng chém giết thi đàn, đột nhiên một đội quân do tang thi L4, L3, L2, thôn phệ giả, S4, S3, S2 tạo thành đột ngột đánh ra.Tang thi 14 dùng một quyền oanh lên đầu một con hải thú nhị giai, đem đầu của con biến dị thú lập tức chấn vỡ.

Lực lượng tang thi L4 lớn vô cùng, có thể so sánh được với biến dị thú tam giai, hung hãn tuyệt luân.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 777: Nhân Ngư.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTốc độ của tang thi S4 cũng đã vượt qua Thiểm Điện lúc ở nhị giai, chúng hóa thành từng đạo quỷ ảnh xuyên qua trong đàn hải thú cùng chiến sĩ Hải tộc, không ngừng xé rách cổ họng của chúng giết chết tại chỗ.Bên trong thi đàn còn hỗn hợp thật nhiều thôn phệ giả, lực lượng thôn phệ giả áp đảo cả S4, tốc độ còn bao trùm trên L4, chúng thật dễ dàng cắn đứt cổ họng một gã chiến sĩ Hải tộc, xé rách thân thể của bọn chúng.Thi đàn do sáu con tang thi L4 cầm đầu vừa giết vào chiến đoàn liền có vô số hải thú cùng chiến sĩ Hải tộc bị xé thành dập nát.

Bảy tám con biến dị thú nhị giai thật lớn đều bị tang thi L4 đánh một quyền vỡ óc mà chết.

Chiến sĩ Hải tộc cùng hải thú vừa chết vô số tang thi liền bổ nhào lên, đem máu thịt của bọn chúng cắn nuốt sạch sẽ.Cắn nuốt thật nhiều chiến sĩ Hải tộc cùng hải thú, thật nhiều tang thi bình thường đều bắt đầu tiến hóa.

Xương cốt của chúng cứng ngắc, cơ thể ngưng tụ biến thành cứng rắn.

Một ít tang thi bình thường tiến hóa ra móng vuốt bén nhọn cùng hai chân tráng kiện vạm vỡ.Mặt khác ở một bên cũng có vô số biến dị thú cắn nuốt thật nhiều tang thi nên cũng bắt đầu tiến hóa.

Siêu vi trùng trong thân thể tang thi cũng là vật chất thúc đẩy chúng tiến hóa nhanh hơn.

Nhưng phần lớn đều là biến dị thú cấp thấp tiến hóa, bởi vì cấp cao cần cắn nuốt thật nhiều tang thi tiến hóa mới có ích lợi.Nhạc Trọng nhìn hai phương chiến đấu trong lòng thầm nghĩ:- Sau cuộc chiến này vô luận bên nào thắng lợi thì kẻ thắng cũng đạt được thật nhiều tiến hóa cấp cao.

Đại lục Nhật Bản xem ra gặp nạn!Sau cuộc chiến hôm nay kẻ thắng sẽ đạt được thật nhiều thi thể huyết nhục của kẻ bại.

Sau khi cắn nuốt thi thể đối phương chúng sẽ biến thành thêm cường đại.

Nếu tang thi trong huyện Thần Nại Xuyên tiến hóa ra mấy ngàn con tang thi L4, đủ sức quét ngang cả đất nước Nhật Bản.Cho dù mạnh mẽ như Nhạc Trọng cũng chỉ có thể đồng thời đánh bại hơn mười con tang thi L4, nếu phải đối mặt với trăm con L4, hắn chỉ có thể nhượng bộ lui binh hoặc nghĩ biện pháp khác đối phó, không thể ngay mặt đối chiến.- Di!

Đó là cái gì?

Nhân ngư?Nhạc Trọng từ trên bầu trời nhìn xuống phía dưới, đột nhiên nhìn thấy được thứ gì đó thật kỳ dị.Bên trong trung tâm của Hải tộc, có mười mấy hổ kình chiến sĩ thân cao hơn tám thước, cơ thể rắn chắc, có cái đầu tương tự như cá voi, tứ chi thô to, thân thể bao bọc đầy vảy màu lam đang vây quanh một nhóm nhân ngư nửa thân trên là người mà nửa thân dưới là đuôi cá, nam anh tuấn mà nữ lại xinh đẹp vô cùng.

Dưới chân bọn họ có sóng biển nâng đỡ, nhìn qua chẳng khác gì đang đứng thẳng trên biển.- Quái vật 73 cấp: Hổ Kình chiến sĩ.

Là chiến sĩ Hải tộc lực lớn vô cùng!- Nhân ngư – sinh mạng thể trí tuệ cấp cao!- Sao lại thế này?

Chẳng lẽ bọn hắn cũng giống như nhân loại, là sinh mệnh thể trí tuệ cao cấp sao?Nhạc Trọng nhìn nhóm nhân ngư, trong lòng trầm xuống.Sau khi thế giới biến dị, Nhạc Trọng sử dụng cảm tri nhãn cho dù là nhìn biến dị thú ngũ giai cũng chứng kiến được cấp bậc cường hóa của chúng.

Ngoại trừ dã thú bình thường không có cấp bậc cường hóa hoặc là sinh mệnh thể trí tuệ cao cấp là không thể nhìn ra được.

Mà hiện tại nhóm nhân ngư kia không hiện ra tin tức về cấp bậc cường hóa của họ, điều này không khỏi làm trong lòng hắn sản sinh nghi hoặc.Đồng thời một cỗ áp lực cực lớn bao phủ trong lòng Nhạc Trọng.

Phải biết rằng sau cuối thời số lượng nhân loại đã giảm rất lớn, sở dĩ nhân loại có thể sinh tồn trên thế giới tràn ngập tang thi lẫn biến dị thú là bởi vì họ là sinh mệnh thể có được trí tuệ.

Nếu trong tang thi hay biến dị thú cũng xuất hiện kẻ chỉ huy có trí tuệ, như vậy sẽ làm nhân loại càng thêm khó khăn, càng không cần nói tới xuất hiện tộc đàn có được trí tuệ tương tự như nhân loại.Không biết vì sao nhóm nhân ngư kia có thể chỉ huy chiến sĩ Hải tộc nhiều như thế, hơn nữa còn thao túng được hải thú biến dị, lực lượng như vậy thật khiến người cảm thấy vô cùng khủng bố.Nhạc Trọng có thể chỉ huy ba con biến dị thú tam giai đã được xem như cường giả đứng đầu trong nhân loại.

Nhưng bên trong đàn hải thú tấn công căn cứ Hoành Tu Hạ, chỉ tính biến dị thú tam giai đã có tới mấy trăm con, ngay cả biến dị thú tứ giai cũng có tới tám con, so sánh với lực lượng mà nhóm nhân ngư nắm giữ, lực lượng của hắn nhỏ bé tới thương cảm.Nhạc Trọng chỉ vào con rắn biển tam giai đang tàn sát thi đàn, nói:- Đem nó xử lý!Tiểu Thanh vỗ cánh tạo ra cơn lốc thổi mạnh, hóa thành một đạo quang ảnh sắc bén bay tới chỗ con rắn biển tam giai, móng vuốt sắc bén đâm xuyên vào đầu nó kéo nó bay bổng lên bầu trời.Tiểu Thanh mang theo con biến dị thú tam giai nặng tới mấy chục tấn bay trên bầu trời nên tốc độ chậm hơn rất nhiều, nhưng gần bên con rắn biển chỉ có chút ít biến dị thú cấp thấp, trước khi đàn hải thú kịp thời phản ứng thì nó đã biến mất trên trời cao.Tiểu Thanh đem con rắn biển đáp xuống trên nóc một tòa lầu cao.Nhạc Trọng nhanh chóng đem tủy não, huyết tinh máu thịt của con rắn lấy ra, lại đem tinh hạch đưa cho tiểu Thanh cắn nuốt, sau đó lại nhảy lên lưng tiểu Thanh bắt đầu tìm kiếm cơ hội liệp sát biến dị thú tam giai.Loại dị thú này không dễ bắt giết, Nhạc Trọng chỉ huy tiểu Thanh bay trên chiến trường tìm kiếm những con rắn biển lạc đơn, loại biến dị thú này là con mồi của tiểu Thanh, so sánh mà nói thật dễ dàng giết chúng.Tiểu Thanh tự do bay lượn trên chiến trường, dưới sự chỉ huy của Nhạc Trọng lại giết thêm hai con rắn biển tam giai.Biến dị thú tam giai bên trong hải thú cũng có địa vị cực cao, sau khi bị tiểu Thanh giết chết ba con tam giai những con còn lại liền dựa sát vào con rắn biển tứ giai kia.Con rắn biển tứ giai nổi giận phóng về hướng tiểu Thanh, thân hình khổng lồ xoay chuyển đuổi qua bên này.Con rắn biển tứ giai vừa động, trên đường đi những con hải thú hoặc tang thi hay xe cộ chặn đường đều bị thân hình khổng lồ của nó áp bạo.

Vô số hải thú tránh lui khỏi đường đi của nó, cấp cho con bá chủ biển cả kia một con đường đi thật lớn.- Bay về hướng bên kia!Nhạc Trọng nhìn thấy con rắn biển tứ giai nổi giận, trong lòng chợt động, chỉ vào chỗ thi đàn tiến hóa nói.Tiểu Thanh vỗ cánh bay qua bên kia.Bị tiểu Thanh dẫn dụ, con rắn biển tứ giai liền chạy qua chỗ thi đàn tiến hóa.Chứng kiến con rắn biển tứ giai đánh tới, sáu con tang thi L4 vọt tới trước mặt nó hung hăng một quyền oanh lên thân thể của nó.Lần này nắm tay của tang thi L4 đã mất đi tác dụng, lân giáp con rắn biển co rụt lại lại duỗi thân, lập tức đem con tang thi L4 đánh bay.Công kích của tang thi L4 cũng làm con rắn biển tứ giai hơi đau đớn, nó trừng mắt mở mồm đem con tang thi L4 cao gần năm thước trực tiếp nuốt vào trong bụng.Con tang thi L4 vừa bị nuốt, hơn mười con S4 nhào tới trên thân thể con rắn biển, dùng móng vuốt tiến hóa sắc bén xé rách một mảnh vảy trên thân rắn.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 778: Thi Nhân Thiên Chiếu.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMặc dù S4 không có được cự lực cùng thân thể cứng rắn khủng bố của tang thi L4, nhưng lại có được móng vuốt vô cùng lợi hại, dù là lân giáp của rắn biển tứ giai cũng có thể đâm phá.Thôn phệ giả 70 cấp quay chung quanh thân con rắn biển, không ngừng phun ra nọc độc màu đen lên thân thể nó, đem lân giáp của nó ăn mòn thành lỗ thủng.Đám tang thi S3, S2 chẳng khác gì những con kiến nhào lên thân thể con rắn biển tứ giai, sử dụng móng vuốt không ngừng cắn xé thân thể nó.Những con tang thi tiến hóa này đều có thể tạo thành thương tổn cho con hải thú, nếu thời gian kéo dài cho dù nó đạt tới tứ giai vẫn phải chết.Gặp phải vô số tang thi tiến hóa tấn công, con rắn biến dị mở to miệng phun ra từng đoàn khói độc màu đen thật lớn.Đoàn khói độc cuốn tới đám tang thi, chúng vẫn khỏe mạnh không ngừng bò lên thân thể con rắn cắn xé.

Không ít tang thi cắn nuốt khói độc đã xảy ra dị biến, sau lưng còn nổi lên những khối u độc ghê tởm.Lực lượng bổn nguyên của con rắn tứ giai biến dị là độc tố, nó phun ra khói độc cho dù là biến dị thú tứ giai bị phun trúng cũng sẽ bị độc chết.

Tiểu Thanh chỉ cần trúng một chút cũng sẽ rơi xuống đất chết tại chỗ.

Nhưng khói độc của nó lại không phải loại độc ăn mòn, ngoại trừ loại độc ăn mòn những khói độc khác không hề có chút tác dụng gì đối với tang thi.Đoàn khói độc bị gió thổi qua, khuếch tán khắp chung quanh, chỉ trong chớp mắt toàn bộ biến dị thú chung quanh con rắn biển một cây số vuông đều ngã trên mặt đất, toàn thân dính đầy khói đen.Trong phạm vi một cây số một con tôm hùm tam giai, một con cua tam giai cũng bị độc chết nằm úp sấp trên mặt đất.

Toàn bộ biến dị thú đều có được khả năng kháng cự độc tố rất mạnh, nhưng trúng khói độc của hải thú tứ giai thật sự không còn chút khả năng phản kháng.Thi đàn cắn nuốt lực lượng bổn nguyên của con rắn biển tứ giai xong càng ra sức cắn xé thân thể của nó.Con rắn biển đau đớn dùng sức giãy dụa thân thể khổng lồ, thân thể dài hơn hai trăm thước của nó uốn éo vùng vẫy quả thật kinh thiên động địa, vô số tang thi bám vào trên người nó bị hất bay, hơn trăm con tang thi bị nó nghiền thành thịt vụn.Cho dù không sử dụng lực lượng bổn nguyên nhưng nó vẫn có được thực lực khủng bố lấy một địch vạn.

Thân hình thật lớn ẩn chứa cự lực cho dù là tiến hóa giả nhân loại cũng không thể sánh bằng.Ngay lúc con rắn biến dị giãy dụa, đại bộ phận tang thi đều bị văng ra, chỉ có mấy chục con S4 dùng móng vuốt bén nhọn gắt gao đâm vào trong thân thể của nó không buông.Những con tang thi S4 chẳng khác gì con kiến nhỏ, chúng bám trên người con rắn khổng lồ nên chính con hải thú cũng không phát giác được.Con rắn giãy dụa một lúc mới nhìn chằm chằm vào một con tang thi L4 mở miệng táp tới nuốt chửng.

Sau khi nuốt chửng một con tang thi L4, nó lại mở miệng khẽ hấp, một cỗ hấp lực kinh khủng từ trong miệng nó truyền ra đem thật nhiều tang thi tiến hóa hút vào trong miệng của nó.Con rắn tứ giai biến dị vừa mở miệng chẳng khác gì cỗ máy hút bụi đem mấy trăm con tang thi tiến hóa hút vào trong miệng, trong phạm vi hấp lực bao phủ, ngoại trừ tang thi L4, L3 cùng thôn phệ giả 70 cấp, những con tang thi còn lại không cách nào chống cự được hấp lực cực lớn kia, đều bị nó hút vào nuốt chửng.Con rắn tứ giai hút vào mấy trăm con tang thi tiến hóa mới ngậm miệng lại, sau đó nhấc người dùng sức vặn xoắn, toàn bộ tang thi bị nó nuốt vào trong miệng đều bị xoắn đến tan xương nát thịt lập tức tử vong.Chứng kiến một màn kia trong lòng Nhạc Trọng trầm xuống, bỏ qua ý tưởng công kích con rắn biển tứ giai kia.

Nếu hắn bị vặn xoắn như vậy cũng sẽ gãy xương mà chết.Đàn tang thi S4 bò trên thân thể con rắn biển nhanh chóng bò dọc lên trên thân thể nó.

Nhưng chúng vừa động liền bị con hải thú mẫn cảm phát hiện, lập tức điên cuồng giãy dụa ý đồ hất văng đàn S4 kia.Đúng lúc này từ bên trong thi đàn đột nhiên bắn ra một đạo bạch sắc quang mang oanh thẳng lên thân thể con rắn biển lập tức tạc ra một lỗ máu thật lớn.Con rắn tứ giai bị mấy trăm tang thi tiến hóa vây công cũng không bị thương nghiêm trọng gì nhưng lại bị một kích vừa rồi làm tổn thương không nhẹ.Chỉ thấy một nam tử trẻ tuổi thân cao hai thước, tóc dài buộc cao, thân mặc kimono, tướng mạo anh tuấn vạm vỡ rắn chắc, hai mắt lại biến hành huyết sắc đỏ đậm, bên ngoài bao trùm một tầng cốt khải từ trong thi đàn bước nhanh ra.- Thi nhân, một phương hướng tiến hóa khác của cảm nhiễm thể.

Có được lực lượng đáng sợ cùng trí tuệ không thua nhân loại, sinh mạng thể trí tuệ cấp cao!Nhạc Trọng ở trên bầu trời phát động cảm tri nhãn nhìn nam tử kia, lập tức nhận được một chuỗi tin tức khiến hắn chấn kinh.Nhạc Trọng nhìn nam tử kia trong lòng dâng lên cỗ sát ý ngập trời:- Đáng chết, ở nơi này không ngờ có loại quái vật như vậy tồn tại.

Nhất định phải xử lý hắn, phải giết chết hắn ngay nơi này.

Loại sinh mạng thể như vậy tuyệt đối không nên sinh ra trên thế giới hiện tại!Sau khi thế giới biến dị, số lượng nhân loại giảm mạnh, số lượng tang thi lại nhiều hơn gấp trăm lần, bất kỳ tòa thành thị lớn nào đều có thể nhìn thấy được tới hơn trăm vạn tang thi.

Trước đó sở dĩ Nhạc Trọng liên tục chiến thắng nhiều cuộc chiến là vì thi đàn thật ngu xuẩn, cho dù tang thi Z hệ có trí tuệ nhưng còn không bằng trẻ con trong nhân loại.Nhưng bây giờ trong tang thi lại tiến hóa ra trí tuệ có thể so sánh được với nhân loại, đây tuyệt đối là ác mộng của toàn bộ loài người.

Cho dù chỉ đạt tới trí tuệ của một học sinh trung học thì chúng vẫn có thể thao túng ngàn vạn tang thi, triệu triệu tang thi trực tiếp nghiền áp tiêu diệt nhân loại, thật dễ dàng đem toàn bộ thế lực của loài người trên địa cầu hoàn toàn phá hủy.Thiên Đường thần quốc đang chiếm cứ Châu Âu là thế lực nhân loại mạnh nhất mà Nhạc Trọng gặp được trước mắt, nhưng nếu bọn họ bị một trăm triệu tang thi vây công cũng sẽ hỏng mất.

Cho dù dùng đạn hạt nhân vẫn chưa chắc tiêu diệt được trăm triệu tang thi.Thi nhân vừa hiện thân chẳng khác gì đế vương, đưa tay chỉ về hướng con rắn biển tứ giai, từ trong thân thể hắn bắn ra bốn đạo gai xương cực lớn đâm xuyên vào thân thể con rắn sau đó dùng lực vặn xoắn, trên thân thể con hải thú lập tức hiện ra bốn lỗ máu thật lớn.

Thật nhiều máu tươi trân quý từ trong thân thể con rắn biển bắn ra tứ tán.Thi nhân mở miệng dùng sức khẽ hấp, máu rắn hóa thành bốn đạo huyết quang bị hắn hút vào trong miệng.Con rắn tứ giai bị thương nặng càng thêm hung mãnh, giãy dụa thân thể khổng lồ hướng Thi nhân điên cuồng đánh tới.Trong đôi mắt đỏ đậm của Thi nhân thoáng hiện vẻ châm chọc, gai xương từ dưới chân nổ bắn ra, tốc độ còn nhanh hơn con rắn biển gấp hai lần.Vừa bước lui ra phía sau, Thi nhân điều khiển một mảnh gai xương đâm vào trong cơ thể con rắn biển quấy mạnh vết thương của nó, đem thật nhiều máu tươi hấp thu vào trong cơ thể mình.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 779: Tang Thi Đại Chiến Hải Tộc! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCon rắn biến dị mở to miệng phun ra từng đoàn khói độc bắn tới chỗ Thi nhân, bao phủ quanh người hắn.Thi nhân lại không chút sợ hãi khói độc, điều khiển gai xương thật lớn đâm thẳng tới đầu của con rắn biển, xé rách làn da lộ ra xương trắng dày đặc.Phanh!Ngay lúc Thi nhân muốn thừa thắng xông lên, một viên đạn thư kích từ trên bầu trời nhắm thẳng trái tim của hắn bắn xuống.Ngay tích tắc thân thể của Thi nhân lách tránh, viên đạn oanh lên vai trái của hắn nổ tung, đem một mảnh cốt khải trên bờ vai bắn bay, bản thân của hắn cũng bị cực lực đẩy lui vài bước.Cơ hồ cùng một thời gian một đạo hỏa diễm trường mâu ẩn chứa lực lượng có thể thiêu hủy hết thảy mang theo khí tức khủng bố từ trên trời giáng xuống, đâm xuyên vào đầu con rắn biến dị tứ giai nổ tung hóa thành ngọn lửa hừng hực đem đầu óc con rắn kia chưng chín.Mất đi tầng phòng ngự kinh người, con rắn biển rốt cục không kịp ngăn cản chiêu công kích đánh lén của Nhạc Trọng liền bị hắn xử lý trong nháy mắt.- Chúc mừng ngài thăng lên 80 cấp đạt được hai điểm tự do phân phối!- Chúc mừng ngài thăng lên 80 cấp đạt được điểm kỹ năng!Nhạc Trọng nhân cơ hội tập kích thủ tiêu con rắn biến dị tứ giai, ngay lập tức trong thức hải hắn vang lên thanh âm êm ái dễ nghe.Đồng thời một hộp báu màu lam xuất hiện ngay bên cạnh thi thể con rắn kia.Nhạc Trọng chứng kiến hộp báu màu lam bên cạnh thi thể con rắn ánh mắt đều tái, hắn phát động hợp thể phòng hộ thuật từ trên độ cao hai trăm thước nhảy xuống dưới.Nhạc Trọng vỗ mạnh một chưởng xuống đất, một đạo gai xương bén nhọn xuyên vào lòng đất sau đó lôi kéo hắn hướng thi thể con rắn biến dị phóng đi.Thi nhân bị Nhạc Trọng bức lui trong hai mắt đỏ đậm hiện lên sát ý vung tay, bốn gai xương bén nhọn hướng Nhạc Trọng bắn tới.Nhạc Trọng không chút chần chờ phát động kỹ năng ảnh bộ lên tới đỉnh cao nhất, sau đó nháy mắt rút ra Hắc Nha đao chém mạnh, đẩy ra bốn đạo gai xương, đồng thời nương lực lượng nhảy ra sau rơi xuống mặt đất.Nhạc Trọng vừa rơi xuống lập tức thu lấy hộp báu màu lam, sau đó phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai, ý đồ quấn ra sau lưng thi thể con rắn trốn đi.Thi nhân có thể liệp sát một con biến dị thú tứ giai, cho dù là do hắn có lực lượng khắc chế bổn nguyên lực lượng của con rắn biển, nhưng như vậy đã đủ chứng minh sự cường đại lẫn đáng sợ của hắn.Thi nhân liếc mắt nhìn Nhạc Trọng, cuồng vọng cười dùng Nhật văn nói:- Vặn vẹo cảm giác, có chút thú vị!

Nhân loại, ở trước mặt ngươi chính là Thiên Chiếu đại thần, người thống trị thế giới tương lai vĩ đại!

Ở trước mặt thần linh, các ngươi đều là con kiến, muốn chạy trốn chỉ có con đường chết!Thi nhân tự xưng Thiên Chiếu đại thần vung tay lên, một đạo máu tươi hóa thành huyết hà từ trong cơ thể hắn bay ra, hướng Nhạc Trọng bắn tới.Trong lòng Nhạc Trọng sinh ra dự cảm nguy hiểm cực độ, hắn lập tức phát động kỹ năng ma viêm nổ bắn ra một đạo hỏa diễm cự long hướng huyết hà oanh tới.Hỏa diễm cự long oanh lên huyết hà vang lên thanh âm tư tư, thật nhiều máu tươi bị ngọn lửa thiêu đốt hóa thành huyết vụ bay lên bầu trời.Thi nhân nhìn thấy huyết hà của mình bị ngọn lửa của Nhạc Trọng không ngừng chưng phát bốc hơi, trong mắt thoáng hiện vẻ đau lòng:- Năng lực giả hỏa diễm hệ, đáng chết!Huyết hà kia là do Thi nhân hấp thu máu huyết của người sống cùng biến dị thú cô đọng mà thành dị vật.

Dưới sự thao túng của hắn có thể biến hóa lớn nhỏ, một khi ngưng tụ thậm chí có thể xuyên thủng lân giáp biến dị thú tứ giai.

Đây cũng là máu huyết bổn mạng của Thi nhân, một khi bị hủy thì sẽ đại thương nguyên khí, biến thành suy yếu.Thi nhân kia không biết đã cắn nuốt bao nhiêu người sống, bao nhiêu biến dị thú, hắn điều khiển huyết hà hung uy dữ tợn, áp đảo ma viêm của Nhạc Trọng tắt lịm không thấy.Sau khi ma viêm biến mất, vô số sương khói mang theo mùi tanh hôi bay cao, thân ảnh của Nhạc Trọng cũng không còn nhìn thấy.Thi nhân Thiên Chiếu nhìn thấy thân ảnh của hắn đã mất dạng lớn tiếng cười to nói:- Chạy thoát sao?

Nhân loại quả nhiên giảo hoạt.

Vừa thấy không phải đối thủ của ta liền lập tức chạy trốn.

Thật sự là một đám rác rưởi, địa cầu này ngày sau sẽ thuộc về Thiên Chiếu đại thần, ha ha ha!Tiếng cười chói tai quanh quẩn trong bầu trời đêm.Thi nhân Thiên Chiếu quay đầu lại nhìn thi thể con rắn biển tứ giai, đi nhanh về hướng nó:- Sau khi cắn nuốt xong thi thể con rắn này, năng lực của ta sẽ tiến hóa, trong thiên hạ không còn ai là đối thủ của ta!Đối với loài quái vật lấy huyết nhục làm thực vật mà nói thi thể của rắn biển tứ giai chính là nguồn gốc tiến hóa của chúng nó.

Đối với chúng luôn tràn ngập lực hấp dẫn, đối với Thi nhân Thiên Chiếu cũng không ngoại lệ.Thi nhân Thiên Chiếu vừa đi được vài bước, đột nhiên một đạo thiểm điện từ phương xa bổ xuống trên người hắn, tạc thân thể hắn thành đen thui, tóc cháy tiêu, phát ra mùi vị khét lẹt.Con sứa tứ giai ở phía xa mang theo một nhóm điện sứa di động qua bên này.

Lực lượng bổn nguyên của nó là lôi điện, chúng không ngừng điều khiển từng quả lôi cầu oanh về hướng Thiên Chiếu.Con sứa tứ giai cầm đầu điều khiển từng đạo thiểm điện bổ tới Thi nhân, đem hắn phách đến cháy tiêu, vô cùng đau đớn.

Thi nhân không sợ khói độc nhưng không khả năng miễn dịch lôi điện công kích.Thi nhân bị công kích liên tiếp không ngừng, lập tức làm ra phản ứng.

Hắn phát động năng lực, từng đạo gai xương bén nhọn cùng từng đoàn huyết hà đan xen hình thành một mặt tường thật lớn, lôi điện oanh lên mặt tường không ngừng phát ra tiếng tư tư rung động, sau đó mặt tường hóa thành từng đoàn huyết vụ màu đỏ sậm.Lực lượng bổn nguyên của con điện sứa tứ giai cực kỳ khủng bố, điện quang màu lam vây quanh xúc tu của nó, xúc tu vỗ lên trên vách tường huyết sắc thật lớn, đem vách tường chấn thành dập nát.Khi mặt tường biến mất thân ảnh của Thi nhân Thiên Chiếu cũng mất dạng.

Hắn là sinh mạng thể trí tuệ cao cấp nên hiểu được làm sao tìm lợi tránh hại, nếu đổi lại là tang thi khác, cho dù biết rõ không địch lại cũng sẽ liều mạng tiến công mãi cho tới khi bị hủy diệt.

Mà Thi nhân đã có được cảm tình cùng trí tuệ chẳng khác gì nhân loại nên biết nên làm sao trốn tránh.Thiên Chiếu cũng hiểu rất rõ ràng mình khó thể chiến thắng con sứa biển có được lực lượng bổn nguyên lôi điện kia, vì vậy tránh né con hải thú tứ giai nọ bỏ chạy về hướng khác.Thi nhân có thể chiến thắng được con rắn biển tứ giai là vì hắn không hề sợ hãi độc tố của nó, đổi lại là cường giả thuộc hệ khác đã sớm bị độc tố giết chết.

Chỉ có Thi nhân từ tang thi tiến hóa không sợ khói độc khủng bố nên mới có thủ đoạn đối phó với con rắn biển tứ giai kia.Con sứa biển tứ giai đuổi chạy Thi nhân, vươn vô số xúc tu đem toàn bộ tang thi tiến hóa chung quanh cuốn lấy, trực tiếp cuốn vào trong miệng của mình sau đó dùng răng nanh sắc bén khẽ cắn, đem nhóm tang thi cắn thành mảnh nhỏ.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 780: Tang Thi Đại Chiến Hải Tộc! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSau khi cắn nuốt thật nhiều tang thi, con sứa biển vươn xúc tu cuốn lấy thi thể con rắn biển, sau đó bắn ra một mảnh xúc tu đâm vào trong thi thể con rắn tìm kiếm tinh hạch tứ giai của nó.Con sứa biển vừa chạm tới đầu thi thể con rắn biển, thân ảnh Nhạc Trọng dính đầy máu tươi của rắn biển đột ngột nhảy ra, vung mạnh tay, một đoàn ma viêm phong bạo hướng đầu con sứa biển vọt tới.Con sứa biển phản ứng cực nhanh, bắn ra một mảnh xúc tu dài hẹp tạo thành một mặt lưới lớn chắn ngang trước người của nó.Đoàn ma viêm phong bạo oanh lên đống xúc tu đem hơn mười xúc tu tràn ngập điện năng thiêu thành tro tàn.

Nhưng chỉ vài phút sau con sứa biển lại dài ra thêm mười xúc tu khác, biến dị thú tứ giai có được lực khôi phục kinh người, đây cũng là một trong những năng lực của bọn chúng.Nhạc Trọng cũng không cho rằng mình có thể đơn giản xử lý con sứa biển tứ giai kia.

Sau khi hắn bắn ra quả cầu lửa liền nhảy lên tòa lầu sau lưng, phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai bỏ chạy.Con sứa tứ giai chứng kiến kẻ dám thương tổn tới mình đã biến mất không thấy bóng dáng, giận dữ phóng xuất ra một nhóm lôi điện cầu oanh khắp chung quanh, đem từng con tang thi điện thành cháy sém.

Địa phương nó đang đứng liền biến thành địa ngục lôi điện nổ tung, hàng trăm hàng ngàn con tang thi bị điện thành tro bụi.- Thật đáng chết!

Những con vật khổng lồ này thật sự là quá khó chơi!Thi nhân Thiên Chiếu đứng xa xa nhìn con sứa biển tứ giai cắn nuốt thi đàn tiến hóa, nhướng mày phát lệnh rút lui.

Đối với Thi nhân mà nói những con tang thi bình thường chết bao nhiêu hắn cũng sẽ không đau lòng, nhưng tang thi 2 trở lên đều là tinh nhuệ, phải cắn nuốt thật nhiều người sống cùng biến dị thú mới có thể tiến hóa thành công, đội ngũ tinh nhuệ đó là tiền vốn cho hắn tranh bá thế giới.Thật nhiều tang thi tiến hóa bắt đầu rút lui, vô số tang thi bình thường tuôn lên bị đàn sứa biển cắn nuốt.Tuy rằng Thi nhân Thiên Chiếu thật cuồng vọng nhưng trí tuệ hắn không thấp, nghĩ tới nguyên nhân chân chính:- Hải tộc!

Hết thảy đều do đám Hải tộc nhân ngư gây ra.

Chỉ cần tiêu diệt đám nhân ngư kia thì đàn hải thú mất đi kẻ chỉ huy sẽ lập tức tan rã!Biến dị thú bất đồng tộc đàn ở trong biển cũng là thế giới cá lớn nuốt cá bé, tự tàn sát lẫn nhau dữ dội.

Nếu không phải có lực lượng thần bí đem chúng dung hợp cùng một chỗ, đàn hải thú căn bản không khả năng chung sống hòa bình, cùng nhau lên bờ.

Nếu lực lượng an bài hành động của chúng bị tiêu diệt, như vậy chúng tuyệt đối sẽ tiếp tục tàn sát lẫn nhau.Vừa hiểu được nguyên nhân, Thiên Chiếu nhắm hai mắt lại, bắt đầu cảm giác vị trí của nhóm Hải tộc.

Hắn có được năng lực kỳ dị vô cùng, trong phạm vi 50km2 cảm giác của toàn bộ tang thi hắn đều có thể cảm ứng được.

Đồng thời tang thi bình thường vốn không có thị giác, nhưng hắn vẫn có thể thông qua ánh mắt còn chưa bị hủy hoại của chúng để nhìn thấy được cảnh tượng chung quanh.

Đương nhiên lúc phát động năng lực này hắn nhất định phải tập trung toàn lực, yên lặng không nhúc nhích.

Hơn nữa trong vòng 50km2 hắn chỉ có thể thông qua tang thi Z hình để nắm giữ thi đàn.Theo mệnh lệnh của hắn, mấy ngàn con tang thi S2 từ khắp bốn phương tám hướng theo vị trí của nhóm Hải tộc vọt tới.Thật nhiều tang thi S2 bị đàn hải thú cùng chiến sĩ Hải tộc xử lý, nhưng cũng có một bộ phận xông qua phòng ngự của đàn hải thú cùng chiến sĩ Hải tộc mà tiến nhập vào tận sâu trong nhóm Hải tộc đứng ở trung tâm.Càng tiến sâu vào bên trong phòng ngự của Hải tộc càng thêm mạnh mẽ, mấy ngàn con tang thi S2 liều chết xung phong, chỉ có hơn mười con vọt tới khu vực bảo hộ của chiến sĩ Hổ Kình, thấy được nhóm nhân ngư đang được bảo hộ bên trong thật chặt chẽ.Hơn mười con tang thi S2 vừa thấy được nhóm nhân ngư đã bị Hổ Kình chiến sĩ xông tới một gậy đem chúng tạp thành thịt vụn.Ngay trong nháy mắt mười con tang thi S2 bị đánh thành thịt nát, Thiên Chiếu mở hai mắt đỏ đậm, lộ ra tia cười vô cùng dữ tợn:- Đã phát hiện!

Đám nhân ngư đáng chết, đi chết đi!

Lục địa thuộc về Thiên Chiếu đại thần này!Đã phát hiện được tung tích của nhóm nhân ngư, Thi nhân lập tức truyền đạt một loạt mệnh lệnh.Toàn bộ tang thi bên trong căn cứ Hoành Tu Hạ lảo đảo đi thẳng về hướng Hải tộc cùng biến dị thú, đôi bên lập tức kích chiến.Tang thi 2 trở lên chia làm sáu đội, tránh né bảy con hải thú tứ giai biến dị từ khắp bốn phương tám hướng phát động công kích nhóm Hải tộc thật hung mãnh.Mỗi một đội tang thi tiến hóa đều do tám con tang thi L4 cầm đầu tạo thành bộ đội, sức chiến đấu của tang thi L4 có thể so sánh với biến dị thú tam giai.

Hơn nữa chúng kết thành đàn lại có thôn phệ giả cùng S4 tương trợ, quả thật vô cùng hung ác, đem thật nhiều Hải tộc cùng biến dị thú xé thành dập nát.Tang thi bình thường mặc dù không có được bao nhiêu lực sát thương nhưng tác dụng thật không nhỏ.

Rất nhiều biến dị thú khi đang liệp sát tang thi bình thường đều bị tang thi tiến hóa công kích phân thây.

Đồng thời thật nhiều tang thi chen chúc cùng một chỗ đã cản trở không gian di chuyển của Hải tộc, đem chúng chèn ép cùng nhau, sau đó lại bị tang thi L2 cùng L3 mạnh mẽ một quyền oanh chết.Bảy con biến dị thú tứ giai bị tang thi L4 hấp dẫn đuổi theo.Thi nhân Thiên Chiếu cũng biến cách biến báo, dưới sự chỉ huy của hắn những đội ngũ tang thi tiến hóa không ngay mặt chiến đấu cùng bảy con biến dị thú tứ giai mà chỉ bỏ chạy vào tận sâu thi hải.Khi bảy con biến dị thú tứ giai xông vào giữa thi hải, những nơi chúng đi qua thật nhiều tang thi bình thường bị nghiền nát vụn.

Bảy con dị thú tương đương một chiếc mẫu hạm loại nhỏ, dù đang ở trong thi hải nhưng không có một con tang thi nào đủ khả năng tạo thành uy hiếp đối với chúng.Bảy con hải thú tứ giai bị dẫn dụ vào bên trong thi đàn, mỗi một động tác đều nghiền áp thi đàn chung quanh thành nát vụn, mỗi một lần hô hấp lại có tang thi bị thổi bạo, trận hình dày đặc của tang thi luôn khiến người đau đầu lại biến thành đầu sỏ gây nên tử vong của chính chúng nó.Khi bảy con hải thú tứ giai bị dẫn đi, đột nhiên từ trong lối vào một chỗ tị nạn tuôn ra hơn ba trăm con tang thi L4, hơn một ngàn con S4, hơn năm trăm thôn phệ giả 70 cấp dẫn đầu, gần vạn con tang thi L3, mấy chục vạn tang thi L2 tràn tới.Đại quân tang thi tiến hóa đủ làm bất kỳ thế lực nào đều phải run rẩy trong thoáng chốc xông vào trong đội ngũ Hải tộc cùng biến dị thú, hai bên điên cuồng tàn sát lẫn nhau.Đại quân do mấy trăm con tang thi L4 cầm đầu là đội ngũ tinh nhuệ cực mạnh của Thi nhân Thiên Chiếu, trí tuệ của hắn không thấp nên đã biết cách tập hợp bộ đội tinh nhuệ mang về cho mình sử dụng.Mấy trăm con tang thi L4 tương đương với mấy trăm cỗ xe tăng phát động xung phong tấn công đại quân Hải tộc.

Những chiến sĩ Hải tộc cấp thấp đứng trước mặt tang thi L4 thật giống như đàn kiến nhỏ bé bị nghiền áp hoàn toàn.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 781: Thi Nhân Thiên Chiếu Mạnh Mẽ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBên trong Hải tộc cũng không thiếu biến dị thú tam giai tồn tại, nhưng biến dị thú tam giai lại bị tang thi L4, S4 cùng thôn phệ giả vây công xé nát.

Biến dị thú tam giai vô cùng cường đại, nhưng những con tang thi tiến hóa cao cấp kia đã có năng lực đủ uy hiếp bọn chúng, bị chúng vây công chỉ có thể nuốt hận tử vong.

Đương nhiên cũng không thiếu tang thi tiến hóa bị biến dị thú xử lý.Đối mặt với thi đàn tiến hóa tấn công, tinh nhuệ của Hải tộc rốt cục xuất động, những chiến sĩ Hổ Sa thân cao bảy thước, chiến sĩ Hổ Kình vạm vỡ cùng hộ vệ vây quanh nhóm nhân ngư đều lần lượt ra tay.Hổ Kình chiến sĩ cùng Hổ Sa chiến sĩ lực lượng lớn vô cùng, chúng cầm xương cốt của hải thú chỉ tùy tiện gõ xuống đã đem hơn mười con tang thi tiến hóa đánh bạo.

Cho dù mạnh mẽ như tang thi L3 cũng bị một kích của chúng oanh bay ra xa hơn mười thước.Nhóm nhân ngư xinh đẹp cũng phát huy ra năng lực của mình, chỉ vung tay lên dòng nước dưới chân dựng cao, bay vụt lên giữa không trung, ngưng tụ thành từng đạo băng chùy bén nhọn hướng thi đàn tiến hóa vọt tới.Vô số băng chùy sắc bén xỏ xuyên qua thi đàn, phá nát, độ ấm chung quanh hạ thấp, đem thật nhiều tang thi đông cứng thành những khối băng.Dòng nước dưới thân nhóm nhân ngư ngưng tụ thành những thủy pháo cực lớn oanh thẳng lên những con tang thi bị đông thành khối băng, đem những khối băng kia oanh thành bốn năm mảnh, tang thi bên trong cũng bị xé thành nát nhừ.Một con tang thi L4 đang chém giết cùng một tên Hổ Kình chiến sĩ, mặc dù lực lượng của Hổ Kình chiến sĩ mạnh hơn một chút nhưng thân thể con tang thi L4 lại cứng rắn còn hơn xe tăng bọc thép, nhất thời đôi bên vẫn đang giằng co lẫn nhau.Đúng lúc này từ trong trận địa bắn ra từng đạo băng chùy bén nhọn đâm vào tay phải con tang thi L4, nổ tung, đem tay phải nó đông cứng lại.Hổ Kình chiến sĩ nhân cơ hội nện một gậy lên đầu con tang thi L4, đánh dẹp đầu của nó, dịch óc bắn ra tung tóe khắp chung quanh.Tên Hổ Kình chiến sĩ giết chết con tang thi L4, huy động xương cốt dài hơn mười thước trong tay đem hơn mười con tang thi S hình chung quanh đánh bạo sau đó lại xông thẳng vào chiến trường.Đúng lúc này từ trên một tòa lầu cao vô số tang thi H1 đã mai phục sẵn hiện ra thân hình, mở to miệng, từng quả cầu lửa như đạn pháo oanh thẳng về hướng Hải tộc chiến sĩ.Chỉ trong nháy mắt Hải tộc chiến sĩ hoàn toàn bị quả cầu lửa bao phủ.

Bị quả cầu lửa oanh kích thật nhiều chiến sĩ Hải tộc cấp thấp bị tạc chết lẫn trọng thương.

Một ít quả cầu lửa oanh lên thân thể Hổ Kình cùng Hổ Sa chiến sĩ, nhưng lại bị lân giáp trên người bọn hắn ngăn cản lại.Nhóm nhân ngư điều khiển mặt nước bay lên cao tạo thành bích chướng chắn ngang trước mặt, vô số hỏa cầu oanh lên màn nước liền tắt lịm.- Ha ha!

Đi chết đi!Được hỏa cầu yểm hộ, Thi nhân Thiên Chiếu hóa thành một đạo lưu quang đột nhiên vọt tới cười lên điên cuồng, từng đạo gai xương nhuốm máu nổ bắn ra, mang theo tiếng gió rít đâm vào trong đội ngũ nhân ngư, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể hai nam nhân ngư.Thiên Chiếu đánh một kích oanh giết hai nam nhân ngư lại bắn ra bốn đạo gai xương bén nhọn hóa thành sao băng trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể hai nam lẫn hai nữ nhân ngư khác.Sáu nhân ngư tử vong làm đội ngũ nhân ngư cực kỳ phẫn nộ, lần này số lượng nhân ngư lên bờ chỉ có hơn trăm người, thoáng chốc đã bị giết sáu người!

Ở trong mắt nhân ngư, vô luận là chiến sĩ Hải tộc cấp thấp hay hải thú có chết bao nhiêu bọn hắn cũng không đau lòng, nhưng mỗi một tộc nhân của bọn hắn đều là tài nguyên quý giá.Dưới chân nhóm nhân ngư nhấc lên từng đợt sóng biển, hỗn loạn vô số băng chùy hướng Thi nhân Thiên Chiếu oanh tới.Thân thể Thiên Chiếu lách tránh sang bên, một đạo huyết hà co rụt lại, lập tức né tránh được đại bộ phận băng chùy cùng thủy pháo oanh kích, nhanh như viên đạn bay vụt lên tòa lầu.

Chỉ có bảy tám băng chùy oanh trúng cánh tay phải của hắn, làm tay hắn bao phủ một tầng băng mỏng.Cánh tay Thiên Chiếu chấn động, tầng băng bao phủ trên tay lập tức dập nát.

Một đạo huyết hà co rụt lại đem hắn bay qua một tòa lầu khác.Ngay sau đó một cỗ hồng thủy băng hàn tận xương ập xuống tòa lầu kia, những cửa kính thủy tinh vỡ nát, vô số băng tầng bao phủ khắp cả tòa lầu.Thiên Chiếu tránh thoát một kích liên thủ kinh thiên động địa của nhóm nhân ngư, nhanh chóng thay đổi vị trí, đột nhiên nổ bạo đánh chết thêm bốn nhân ngư khác sau đó biến mất không còn bóng dáng.Nhạc Trọng nhìn thấy Thi nhân Thiên Chiếu không ngừng giết chết nhóm nhân ngư kia, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh hãi:- Tên gia hỏa thật lợi hại!Thi nhân Thiên Chiếu xuất quỷ nhập thần giết chết mười nhân ngư, nhưng bọn hắn lại không có biện pháp gì đối phó hắn.Đột nhiên bên trong nhóm nhân ngư truyền ra thanh âm tiếng hát thanh thúy ưu mỹ, vô cùng dễ nghe.Thanh âm của nhân ngư nghe thật êm tai, Nhạc Trọng vừa nghe được tiếng hát chiến ý cùng sát ý từ từ giảm xuống.Bảy con hải thú tứ giai đã giết đến hai mắt đỏ đậm, những con tang thi tiến hóa chính là mỹ vị của chúng nó.

Hải thú tứ giai ở trong biển cũng là bá chủ một phương, cho dù là Hải tộc cũng rất khó điều khiển được chúng nó.

Lúc này nghe được tiếng hát của nhân ngư, trong hai mắt đỏ đậm có chút khó khống chế của chúng chậm rãi giảm sút, uốn éo thân thể thật lớn hướng chỗ nhóm nhân ngư bò tới.Thi nhân Thiên Chiếu đôi mắt đỏ đậm cũng phát ra một tiếng kêu sắc nhọn.

Vô số tang thi bình thường phối hợp cùng mười vạn tang thi 2 liều lĩnh xông về hướng bảy con hải thú tứ giai điên cuồng tấn công.Tang thi H1 mai phục trên tòa lầu cao tầng liền hiện ra thân hình phun hỏa cầu về hướng bảy con hải thú tứ giai kia.

Vô số hỏa cầu như hỏa tiễn oanh thẳng lên thân thể đàn hải thú nổ tung oa.Trong bảy con hải thú tứ giai, con sứa tứ giai yếu ớt nhất, nó có thể điều khiển lôi điện, ngưng tụ được vô số lôi điện cầu, có được lực phá hoại vô cùng cường đại, có lực công kích đứng đầu trong biến dị thú tứ giai.

Nhưng lực phòng ngự của nó yếu ớt, hỏa cầu của tang thi H1 cũng có được lực sát thương đối với nó.Đối mặt vô số hỏa cầu do tang thi H1 công kích, con sứa tứ giai không thể không ngừng lại bắn ra vô số xúc tu bảo vệ thân thể của mình.

Từng đoàn hỏa cầu dày đặc như mưa đem xúc tu của nó oanh bạo, dịch thể văng khắp nơi.Nhưng con sứa kia cũng là biến dị thú tứ giai, có được lực khôi phục cực kỳ khủng bố, xúc tu của nó rất nhanh lại mọc dài ra.

Nhưng bị lọt vào công kích cản trở cũng làm cho nó phát ra tiếng thét thê lương thống khổ.Thừa dịp tang thi H1 công kích con sứa biển tứ giai kia, mấy ngàn con S2 nhanh như quỷ mị nhào lên người nó, dùng móng vuốt xé rách da thịt nó, vô số niêm dịch lại tuôn trào ra từ thân thể nó.Con sứa biển bị đau đớn thúc dục lực lượng bổn nguyên, vô số lôi cầu hiện ra chung quanh thân thể, giáng xuống mặt đất hóa thành vô số điện quang màu lam bao phủ đàn tang thi khắp bốn phương tám hướng, hơn ngàn con tang thi 2 bị lôi điện đánh chết cháy đen.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 782: Nhân Ngư Hoàng Tộc!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTang thi H1 vẫn tiếp tục phun ra hỏa cầu về phía sứa biển, đem nó chặt chẽ ngăn cản ngay tại chỗ.

Gặp phải thi đàn chẳng khác gì con kiến bò lên người, con sứa biển chỉ có thể tiếp tục phát động lực lượng bổn nguyên, vô số lôi điện lại đem hơn ngàn con tang thi 2 oanh thành cháy sém.Tuy sứa biển có không ít thủ hạ nhưng lại bị thi đàn ngăn trở không cách nào tiến đến trợ giúp được nó chút nào.Con sứa biển tứ giai bị vô số tang thi ngăn trở không thể tiến tới đồng thời lực lượng không ngừng bị tiêu hao.Sáu con hải thú tứ giai còn lại cũng bị vô số tang thi gây trở ngại, nhưng trên người chúng có lân giáp cứng rắn, hỏa cầu của tang thi H1 chỉ có thể làm chúng có chút đau đớn nhưng không thực sự tổn thương được chúng nó.Nhưng trong thi đàn ngăn chặn sáu con hải thú tứ giai lại có năm mươi con thôn phệ giả 70 cấp, có được bản năng giết chóc cực kỳ đáng sợ cùng bản năng chiến đấu, so với tang thi bình thường mạnh hơn không biết bao nhiêu lần.Năm mươi con thôn phệ giả cũng không chiến đấu ngay mặt với sáu con hải thú, mà ở trong một tòa kiến trúc không ngừng phun ra độc tiễn oanh thẳng về đám hải thú.Chỉ cần có một đạo độc tiễn bắn trúng, sẽ có vô số tang thi nhào tới ý đồ xé rách lân giáp của con hải thú tứ giai kia.Thi đàn khổng lồ tuân theo mệnh lệnh của Thi nhân Thiên Chiếu phát huy ra sức chiến đấu khủng bố, tuy rằng không thể lập tức đánh chết được hải thú tứ giai nhưng cũng cản trở được đường đi của chúng, khiến chúng không thể không dành thời gian càn quét những con tang thi cản đường kia.Thi nhân Thiên Chiếu nhân cơ hội vung lên tay phải, bốn đạo gai xương đỏ như máu đâm xuyên đầu nhóm nhân ngư đang ca hát, ngay lập tức giết chết bọn họ.Nhóm nhân ngư phẫn nộ hét to, một cỗ sóng biển xen lẫn vô số băng trùy hướng Thi nhân Thiên Chiếu cuốn tới.Lần này Thi nhân cũng không tiến tới trong phạm vi trăm thước, một đạo huyết hà từ trong thân thể hắn phun ra, vờn quanh người hắn, hình thành một phòng hộ tráo huyết sắc, lập tức hướng nhóm nhân ngư vọt tới.Sóng biển ẩn chứa vô số băng trùy cùng băng hàn lực cuốn lấy phòng hộ tráo huyết sắc, băng hàn lực cường đại ngưng tụ, đem huyết kén đông lạnh thành khối băng.Chứng kiến huyết kén bị đông thành băng cứng, trong mắt nhóm nhân ngư lộ ra tia vui mừng.

Thi nhân Thiên Chiếu thật sự quá cường đại, uy hiếp còn lớn hơn biến dị thú tam giai.Răng rắc!Một tiếng nổ vang, khối băng huyết kén vỡ ra, Thi nhân Thiên Chiếu vẻ mặt tái nhợt nhảy tới trong đàn nhân ngư phía trước.Thi nhân giẫm lên một đạo huyết hà phiêu phù trên sóng biển, tay phải bắn ra một đạo gai xương dài hơn trăm thước, điều khiển gai xương hung hăng hướng đàn nhân ngư chém tới.Sắc mặt đàn nhân ngư đại biến, có người điều khiển sóng biển thăng cao, có người trực tiếp lặn vào trong đáy nước, còn có người ngưng tụ băng thuẫn ý đồ ngăn cản gai xương trảm kích.Thiên Chiếu dùng một kích chém rụng sáu nữ nhân ngư thành hai đoạn, lại nhân cơ hội bắn ra bốn đạo gai xương xuyên thủng bốn gã nhân ngư, sau đó khẽ hấp đem máu tươi của bọn họ hút đi sạch sẽ.Hấp thu máu huyết của bốn nhân ngư, trên mặt Thiên Chiếu nhiều hơn một tia huyết sắc:- Máu huyết nhân ngư, không sai!

Đem kiến thức cùng trí tuệ của các ngươi tất cả đều cống hiến cho ta đi!Hắn cười lên dữ tợn, khống chế huyết hà bắn tới một nữ nhân ngư diễm lệ xinh đẹp, đột nhiên mở to miệng một ngụm cắn lấy đầu mỹ nhân ngư kia, cắn rụng đầu nàng nhai ngấu nghiến, hung ác phi phàm.Tuy rằng bề ngoài của Thi nhân Thiên Chiếu giống như nhân loại, nhưng thực tế hắn là một con quái vật hung ác, năng lực của hắn là khi ăn đầu óc của sinh mạng thể trí tuệ là có thể giúp hắn nắm giữ tri thức chứa đựng trong đại não của sinh mạng thể đó.Thi nhân Thiên Chiếu cười lên điên cuồng, chợt xuất hiện sau lưng một gã Hải tộc một trảo trực tiếp đâm vào thân thể gã Hải tộc dùng sức khẽ hấp, gã Hải tộc kia lập tức bị hút thành thây khô:- Đã học được ngôn ngữ của Hải tộc!

Ta thật sự là một thiên tài, ha ha!Hắn càng đánh càng hăng, không ngừng đem từng nhân ngư hút thành thây khô, cuối cùng hóa thành một đạo huyết quang, chỉ cần huyết quang cuốn tới một nhân ngư lập tức biến người kia thành thây khô phiêu phù trên sóng biển.Thi nhân liên tục hút khô hơn mười nhân ngư liền nhìn thấy một tiểu nhân ngư cao chừng 1m45, trên đỉnh đầu đội vương miện khảm thật nhiều tinh hạch điêu khắc những phù văn huyền ảo, tướng mạo non nớt, dung nhan tuyệt sắc cùng dáng người lả lướt, ánh mắt chợt sáng lên lớn tiếng cười nói:- Nhân ngư hoàng tộc!

Chính là ngươi!

Biến thành một bộ phận của ta đi!Trong nháy mắt hắn hóa thành một đạo huyết quang bắn thẳng về hướng tiểu nhân ngư kia, tám nữ tính nhân ngư hộ vệ bên người tiểu nhân ngư phát ra tiếng thét chói tai phẫn nộ, thúc giục băng hàn lực ngưng tụ ra vô số băng trùy oanh thẳng về chỗ hắn.Vô số băng trùy bị huyết quang vặn xoắn dập nát, Thiên Chiếu xuất hiện trước người tiểu nhân ngư, bốn đạo gai xương huyết sắc nháy mắt đâm vào bốn nữ tính nhân ngư, đem bọn họ hút thành thây khô.Thi nhân hút khô thân thể bốn người kia liền vung móng vuốt không chút thương hương tiếc ngọc trực tiếp chộp thẳng vào ngực tiểu nhân ngư kia.Tiểu nhân ngư kinh hãi nhìn Thi nhân chộp tới, nơi ngực nàng chớp động phù văn thật thần dị, mở đôi môi nhỏ nhắn phun ra một đạo bạch sắc vụ khí bắn về hướng Thi nhân.Vụ khí vừa bắn trúng Thi nhân lập tức đông cứng hắn thành khối băng thật lớn.Vừa phun ra vụ khí sắc mặt tiểu nhân ngư biến thành tái nhợt, hai tay ôm ngực không ngừng thở dốc, hiển nhiên một chiêu vừa rồi làm nàng tiêu hao thật lớn.Răng rắc một tiếng, khối băng lớn lập tức phá nát, Thi nhân Thiên Chiếu giãy ra, nhìn tiểu nhân ngư cười dữ tợn:- Băng hàn lực thật là lợi hại, nhưng nếu muốn đóng băng ta uy lực còn kém một chút!Nhìn Thi nhân hung hãn tuyệt luân, cơ hồ trong mắt các nhân ngư đều hiện lên vẻ tuyệt vọng.Đúng lúc này hải long thú tứ giai biến dị ở phía xa chợt mở miệng phát động lực lượng bổn nguyên, một đoàn vụ khí màu trắng thật lớn từ phương xa phóng tới, nhanh như viên đạn pháo oanh thẳng lên thân thể Thiên Chiếu, cứng rắn đông cứng hắn thành khối băng thật lớn cao hơn mười thước.Nhìn thấy một màn như vậy các nhân ngư đều hoan hô, bổn nguyên lực lượng của hải long thú tứ giai chính là thao túng băng hàn, băng hàn do nó phun ra có thể đem biến dị thú tứ giai đóng băng, cho dù là tứ giai cũng rất khó giãy thoát.Ngay lúc đàn nhân ngư đang hoan hô, Nhạc Trọng từ trong một hẻm nhỏ bắn vọt ra nhảy tới trước mặt tiểu nhân ngư nắm bắt cổ nàng, trên tay trái bắn ra tơ nhện đem tiểu nhân ngư quấn chặt, không ngừng hấp thu thể lực của nàng.Bắt giữ được nhân ngư hoàng tộc nhỏ xinh kia, Nhạc Trọng không hề quay đầu lập tức vọt vào hẻm nhỏ bỏ chạy.

Hắn cũng không có ý tứ muốn chém giết cùng đàn nhân ngư kia.Căn cứ Hoành Tu Hạ đã rơi vào tay người khác, nếu không phải bị tang thi chiếm lĩnh thì đã bị Hải tộc chiếm cứ, việc mà Nhạc Trọng có thể làm là tận khả năng vớt chút ưu đãi.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 783: Đánh Trọng Thương Thi Nhân Thiên Chiếu! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTiểu nhân ngư bị Nhạc Trọng bắt giữ phát ra tiếng thét chói tai thê lương, đồng thời dùng ngôn ngữ Hải tộc nói gì đó, Nhạc Trọng cũng không biết tiếng Hải tộc nên không biết nàng đang nói gì.Tiểu nhân ngư đội vương miện này hiển nhiên là nhân vật trọng yếu trong nhân ngư tộc, nàng vừa bị Nhạc Trọng bắt giữ bỏ chạy làm đàn nhân ngư điên cuồng, nhấc lên một cỗ sóng lớn thao thiên hướng chỗ hắn bắn tới.Nhạc Trọng đem thân thể nhỏ xinh của tiểu nhân ngư trực tiếp ngăn chặn trước người mình.Thấy một màn như vậy, đàn nhân ngư hoảng sợ vội vàng điều khiển sóng biển đổ về một hướng khác.Tơ nhện trong tay Nhạc Trọng co rụt lại, liền nhảy lên tới đỉnh một tòa lầu.Một cơn gió lốc thổi qua, tiểu Thanh đáp xuống đỉnh tòa lầu, Nhạc Trọng ôm theo tiểu nhân ngư nhảy lên trên lưng tiểu Thanh.Tiểu Thanh vỗ cánh bay vọt lên bầu trời.Lên tới bầu trời, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Chiến trường bên dưới thật sự là quá nguy hiểm, dù là một con hải thú tứ giai nào cũng đủ đánh hắn trọng thương thậm chí là giết chết.Lực phòng ngự của Hải tộc cũng cực kỳ mạnh mẽ, nếu không phải Thi nhân Thiên Chiếu đánh thủng phòng ngự của bọn hắn thì Nhạc Trọng cũng không có cơ hội tập kích bắt giữ tiểu nhân ngư.Triệu Thiên Cương nhìn tiểu nhân ngư nhịn không được tán thán:- Đây là nhân ngư?

Thật xinh đẹp, không nghĩ tới chúng ta có thể chứng kiến sinh vật trong truyền thuyết này!Tiểu nhân ngư không ngừng giãy dụa trong lòng Nhạc Trọng bị tơ nhện trói chặt nhìn thấy thật đáng thương khả ái.Kiều Tinh không nhịn được hỏi:- Thủ lĩnh, hiện tại ngài bắt được tiểu nhân ngư này rồi, khi nào thì chúng ta có thể đi đoạt lấy kỳ hạm của hạm đội thứ bảy?Vẻ mặt Nhạc Trọng nghiêm nghị nói:- Chờ một chút, tôi nhất định phải giết chết cho được một con quái vật, nếu không để nó trưởng thành sẽ là đại tai nạn cho nhân loại chúng ta!Thi nhân Thiên Chiếu là tang thi tiến hóa có được trí tuệ như nhân loại.

Chẳng những có được trí tuệ mà lực lượng bản thân cũng thập phần mạnh mẽ.

Nếu để cho nó tiếp tục phát triển, nói không chừng sẽ thực sự bị nó thống nhất Nhật Bản, sau đó dùng Nhật Bản làm cơ sở tiến công những nước khác.Nhạc Trọng vừa nghĩ tới hắn sẽ chỉ huy hơn ngàn vạn hoặc hơn triệu tang thi phát động tấn công nhân loại, trong lòng liền không rét mà run.Trước kia Nhạc Trọng suất lĩnh quân đội đánh tan mấy trăm vạn tang thi, vài lần đều nhờ thủ tiêu Z2 nên mới làm đối phương tan rã mà chưa bao giờ hoàn toàn diệt sạch được chúng.

Với lực lượng hiện tại của hắn, nếu gặp phải Thi nhân Thiên Chiếu chỉ huy mấy trăm vạn tang thi cũng đủ đưa đội ngũ của hắn vào tuyệt cảnh.Ba người Triệu Thiên Cương nhìn thấy vẻ mặt tối tăm của Nhạc Trọng trong lòng trầm xuống, cũng không nói thêm lời nào.Nhạc Trọng đem tiểu nhân ngư trói vào sau lưng tiểu Thanh sau đó nhìn xuống bên dưới.

Hắn hi vọng Thi nhân bị giết chết nhưng trực giác cho hắn biết sự tình không được đơn giản như mong muốn của hắn.Đàn nhân ngư nhìn thấy tiểu nhân ngư bị Nhạc Trọng bắt đi, trong lòng tràn ngập phẫn nộ.

Hổ Kình chiến sĩ cầm xương cốt hải thú thật lớn đi tới trước khối băng Thi nhân muốn đem khối băng đập vỡ tan nát trút giận.Dị biến nảy sinh, khối băng nháy mắt nổ tung dập nát, lúc này nhìn sắc mặt Thiên Chiếu tái nhợt, vô số huyết nhục hóa thành vụn băng theo gió phiêu tán, vai phải bị tạc dập nát, ngực cùng đùi phải đều lộ ra xương trắng, bụng bị nổ tung thành lỗ hổng thật lớn, nhưng toàn bộ miệng vết thương của hắn cũng không thấy có máu chảy ra.Người thường nếu nhận lấy vết thương như vậy chỉ sợ đã sớm tử vong, nhưng Thiên Chiếu lại hóa thành một đạo huyết quang hướng chỗ thi đàn bỏ chạy.Lực lượng bổn nguyên của hải thú tứ giai quá mức cường đại lẫn đáng sợ, Thiên Chiếu phải dùng hết toàn lực mới giãy thoát khỏi khối băng kia.

Nếu bị thêm một lần công kích của hải thú tứ giai, dù mạnh mẽ thế nào hắn cũng phải chết.Hổ Kình chiến sĩ huy động xương cốt thật lớn mang theo tiếng gió rít oanh về hướng Thiên Chiếu, vừa đập xuống liền đem xương cốt cùng máu huyết tạp bay tung tóe.Thiên Chiếu phát ra một tiếng hét thảm nhanh chóng quấn vào sau một tòa kiến trúc biến mất không thấy gì nữa.Hai Hổ Kình chiến sĩ vọt theo nhưng không còn thấy thân ảnh của hắn.

Luận tốc độ bọn hắn không phải đối thủ của Thi nhân, chỉ khi nào gần gũi công kích mới có thể đánh trúng được hắn.Nhóm nhân ngư giận dữ dùng ngôn ngữ Hải tộc điên cuồng mắng to nhưng không còn chút tác dụng.Thiên Chiếu chạy tới một tòa lầu cao, đột nhiên từ trong tăm tối bổ ra một đạo ánh đao mang theo hỏa diễm nóng rực đánh thẳng lên thân thể hắn nổ tung oa.Hỏa diễm nóng hừng hực đem phạm vi chung quanh chiếu sáng chói ngời, lộ ra khuôn mặt kiên nghị ẩn trong bóng tối của Nhạc Trọng.

Sau khi hắn trói tiểu nhân ngư trên lưng tiểu Thanh, liền phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai ẩn núp trên con đường chạy trốn của Thi nhân.

Khi Thi nhân vừa chạy tới nơi này rốt cục hắn phát ra một kích kinh thiên lập tức lại đánh trọng thương Thi nhân Thiên Chiếu.Thi nhân phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, từ trong thân thể nổ bắn ra bốn đạo gai xương bén nhọn hướng Nhạc Trọng đâm tới.Ngạc Nha trong tay Nhạc Trọng hóa thành tàn ảnh trùng điệp đem bốn đạo gai xương toàn bộ đánh văng ra, lại bị lực lượng mạnh mẽ trên gai xương làm bật lui ra sau vài bước.- Là ngươi!

Nhân loại?Huyết quang nhanh chóng hóa thành hình dạng của Thi nhân Thiên Chiếu, hắn gắt gao trừng mắt nhìn Nhạc Trọng nghiến răng nghiến lợi nói:- Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ chực sẵn.

Ngươi đã từ trong tay của ta cướp đi một con hải thú tứ giai, một nhân ngư hoàng tộc, bây giờ còn muốn giết ta sao?Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện hàn quang, phát động kỹ năng ảnh bộ, ma viêm, Ngạc Nha trong tay mang theo một tầng hỏa diễm đỏ đậm hướng Thi nhân Thiên Chiếu bổ tới:- Đúng vậy!

Trừ phi ngươi đầu hàng với ta, thần phục ta.

Nếu không hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!Thi nhân điều khiển huyết sắc gai xương đón đỡ Ngạc Nha, huyết vụ bốc cao, trong mắt hắn hiện lên dị sắc cao cao tại thượng như thần linh nói:- Nhân loại, cho dù ta bị thương cũng không phải những sinh vật hèn mọn như ngươi có thể vũ nhục.

Nhân loại, ta thật thưởng thức sự giảo hoạt cùng thực lực của ngươi.

Thần phục ta, làm bộ hạ của ta, dốc sức cho ta, ta có thể ban cho ngươi quyền lợi, địa vị, của cải, xử nữ xinh đẹp.

Trong căn cứ Hoành Tu Hạ có bảy vạn nhân loại, chỉ cần ngươi làm bộ hạ của ta, ngươi chính là người thống trị bọn hắn, sinh tử của bọn hắn đều nằm trong tay của ngươi!Nhạc Trọng nghe vậy ánh đao chợt chậm, vẻ mặt ý động nói:- Thật vậy chăng?Khóe môi Thiên Chiếu lộ ra tia mỉm cười khinh miệt:- Đương nhiên là thật sự.

Ở chỗ tị nạn thứ năm có một thai song sinh tuyệt sắc, chỉ cần ngươi nguyện ý thần phục ta, các nàng sẽ là của ngươi!Cắn nuốt qua thật nhiều đại não nhân loại nên Thi nhân cũng có hiểu biết nhất định đối với nhân tính.

Đối với nam nhân mà nói, quyền lợi, địa vị, của cải, mỹ nữ là thứ mà bọn họ khát vọng nhất.

Hắn bắt đầu thử dùng những thứ này để mượn sức nhân loại cường giả như Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 784: Đánh Trọng Thương Thi Nhân Thiên Chiếu! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng khẽ gật đầu, lại không chút dấu vết bước lên thêm vài bước:- Được, ta đi với ngươi!Trong tay Thi nhân Thiên Chiếu bắn ra một giọt máu tươi đỏ sậm phiêu phù trôi nổi trong hư không, tràn ngập vẻ hấp dẫn nhìn Nhạc Trọng nói:- Đây là máu tươi của ta, nếu ngươi đáp ứng nguyện trung thành với ta thì nuốt nó.

Chỉ cần ngươi nuốt nó, ngươi chính là chưởng khống giả của căn cứ Hoành Tu Hạ.

Chờ sau khi ta thống nhất Nhật Bản, ngươi chính là vua của họ.

Một khắc ta thống trị thế giới, sẽ cho ngươi trở thành người phát ngôn của ta.

Vô số nhân loại sẽ ngưỡng mộ ngươi, lạnh run dưới uy nghiêm của ngươi.

Ngươi chỉ cần trả giá lòng trung thành với ta!Vương giả của thế giới là một hấp dẫn mà bất kỳ nam nhân nào cũng không thể chống cự.

Trước cuối thời vô số người điên đã lấy việc này làm mục tiêu.

Nhưng bọn hắn phần lớn đều thất bại, mục tiêu mà cơ hồ không cách nào thực hiện được trước cuối thời này nhưng sau cuối thời đều cũng có khả năng.- Để ta xem sao!Nhạc Trọng nhìn giọt máu huyết đỏ tươi làm ra bộ dáng như tự hỏi bước thêm vài bước tới trước.Đột nhiên Nhạc Trọng nổ bạo, Ngạc Nha trong tay mang theo ngọn lửa đỏ đậm bổ lên thân thể Thi nhân, hỏa diễm nóng rực nổ bắn ra, đem thân thể hắn đốt ra một động lớn, vô số máu huyết thiêu đốt hóa thành huyết vụ bốc hơi.- Ngươi gạt ta!Thi nhân Thiên Chiếu phát ra tiếng gầm rú thống khổ, nổ bắn ra bốn đạo gai xương bén nhọn đâm về hướng Nhạc Trọng.Nhạc Trọng huy động Ngạc Nha huyễn hóa ra đao ảnh trùng điệp đem bốn gai xương đẩy ra hai bên, phát động kỹ năng thao túng trọng lực, trọng lực nặng gấp hai phủ lên thân thể Thiên Chiếu, làm thân thể hắn chợt trầm xuống mất đi cân bằng.Nhạc Trọng nắm lấy cơ hội này lại bổ thêm một đao lên thân thể Thi nhân, nổ bắn ra vô số ngọn lửa xé rách thân thể hắn đem máu tươi của hắn thiêu đốt bốc hơi.Thiên Chiếu lại kêu thảm một tiếng từ trong thân thể bắn ra một đạo huyết hà tràn ngập khí tức kỳ dị hướng Nhạc Trọng cuốn tới, nếu bị huyết hà cuốn lấy sẽ lập tức bị hút khô toàn bộ máu tươi trong thân thể.Nhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, một đạo xích hồng sắc hỏa diễm oanh lên huyết hà thiêu hủy thành huyết vụ tan mất.Thi nhân chứng kiến máu của mình bị ma viêm thiêu hủy vô cùng đau lòng, lập tức hóa thành một đạo huyết quang ý đồ hướng ra ngoài bỏ chạy.Lúc này Thi nhân đã liên tục bị thương, thực lực suy yếu tới cực điểm, đã không còn chút ý chí chiến đấu, chỉ một lòng muốn chạy trốn.Nhạc Trọng phát động kỹ năng, một đạo xích hồng sắc ma viêm hướng Thi nhân thổi quét tới, bao phủ huyết quang, ngọn lửa khủng bố đem huyết quang thiêu hủy, vô số huyết vụ bốc hơi bay cao.Bị ma viêm thiêu hủy, một viên châu màu đỏ đậm từ trong huyết quang rơi xuống.Nhạc Trọng tiến lên một bước dài, đột nhiên một cỗ cảm giác nguy hiểm cực độ nảy lên trong lòng, hắn bật lui ra sau một bước, hai đạo gai xương bén nhọn đột nhiên từ trong vách tường nổ bắn ra hướng hắn đâm thẳng tới.Nhạc Trọng vung đao chặt đứt một gai xương, lại bị một gai xương khác đâm trúng người, xé rách cốt khải bao trùm ngoài thân thể hắn, đâm phá bì giáp biến dị thú tam giai, lại bị tứ cấp phòng hộ phục ngăn trở.Nhạc Trọng bị dọa một thân mồ hôi lạnh, nếu không phải hắn tránh lui đúng lúc đã bị gai xương đâm trúng thân thể.

Biến dị thú thì cũng thôi, nhưng gai xương của Thi nhân có siêu vi trùng, nếu thật sự bị gai xương đâm trúng thân thể, chỉ sợ hắn sẽ biến thành tang thi không còn tư tưởng.Vô luận là tiến hóa giả hay cường hóa giả đều không thể miễn dịch siêu vi trùng tang thi, duy nhất chỉ có biến dị thú từng được cải tạo qua sau cuối thời là có thể chống cự được siêu vi trùng của chúng.Thừa dịp Nhạc Trọng bị hai đạo gai xương ngăn trở trong nháy mắt, Thi nhân Thiên Chiếu hóa thành một đạo huyết quang biến mất ngay tại chỗ, trực tiếp chạy thoát không thấy bóng dáng.Từ sau khi Thi nhân tiến hóa ra trí tuệ như nhân loại, cũng trở nên nhát gan sợ chết.

Trên thực tế hắn còn được thực lực đối chiến với Nhạc Trọng một trận, nhưng hắn không nguyện ý lấy mạng đổi mạng nên chạy trốn về trong thi đàn.

Nếu chờ đến lúc hắn khôi phục tới lúc toàn thịnh dù là Nhạc Trọng cũng khó thể chiến thắng được hắn.Nhạc Trọng có chút tiếc nuối nhìn theo phương hướng Thi nhân biến mất chậm rãi thở dài một hơi:- Đáng giận, vẫn để cho hắn chạy thoát!Lần này Nhạc Trọng nương cơ hội Thi nhân bị biến dị thú tứ giai đánh trọng thương tập kích đánh lén cơ hồ lấy ra hết bài tẩy mới đánh trọng thương được hắn.

Nếu luận thực lực chân thật Thiên Chiếu vẫn mạnh hơn hắn thật không ít.- Đây là cái gì?Nhạc Trọng đi tới chỗ viên châu màu đỏ rơi xuống, dùng Ngạc Nha thật cẩn thận gẩy gẩy vài lần, không phát hiện được dị trạng.

Hắn thoáng do dự vươn tay cầm lên viên châu màu đỏ kia.Viên châu màu đỏ đậm trong suốt như ngọc, chớp động quang mang đỏ như máu, giống như có thể đem ánh mắt mọi người hoàn toàn hấp dẫn.Nhạc Trọng nắm chặt viên châu trong tay, liền cảm giác được một cỗ khí lưu ấm áp xoay quanh trong thân thể hắn.

Máu của hắn tuần hoàn nhanh hơn vài phần, cơ thể hắn được cỗ khí lưu ấm áp tẩm bổ càng thêm mạnh mẽ.Nhạc Trọng cầm viên châu ước chừng qua hai mươi giây đột nhiên nghe được thanh âm vang lên trong thức hải:- Chúc mừng ngài, đã nhận được +1 cường hóa lực lượng!Trong thức hải Nhạc Trọng vừa vang lên thanh âm thông báo, mắt hắn liền hiện lên vẻ vui mừng:- Bảo bối!

Đây tuyệt đối là một món bảo bối rất tốt!Hiện tại thân thể Nhạc Trọng đã được cường hóa tới mức độ cực kỳ kinh người, bảo vật bình thường đối với hắn căn bản không còn hiệu quả.

Trong thú thịt biến dị thú tứ giai ẩn chứa nguyên khí vô cùng phong phú, nếu cho người thường ăn vào tiếp tục trải qua rèn luyện, muốn gia tăng thêm tố chất thân thể trụ cột gấp ba bốn lần tuyệt đối không thành vấn đề.

Nhưng cho dù bản thân hắn có ăn vào cũng không thể gia tăng cường độ, bởi vì thân thể hắn đã quá mạnh mẽ, nguyên khí thú thịt không còn cách nào giúp hắn cường hóa lực lượng.Sinh vật một khi tiến hóa càng mạnh thì độ khó khăn càng cao, biến dị thú là như thế mà nhân loại cũng như vậy.Viên châu màu đỏ sậm rơi xuống từ trên người Thi nhân Thiên Chiếu không biết là loại bảo vật gì, lại có thể làm Nhạc Trọng chỉ cầm trong tay hai mươi giây đã nhận được cường hóa, hiển nhiên là món bảo bối thật lợi hại.Nhạc Trọng đem viên châu thu vào trong trữ vật giới chỉ.

Hắn nhìn thấy viên châu đã được thu vào cẩn thận mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.Trong trữ vật giới chỉ không thể thu vật sống, nếu viên châu là vật sống thì hắn không cách nào cất giữ.Hắn có chút do dự nhưng không đeo viên châu lên người, lại mở ra hộp báu màu lam tuôn ra từ trên người con rắn biển tứ giai trước đó.- Bảo vật 7 cấp: Hải Dương Diện Cụ.

Mang vào ngài có thể tự do hô hấp trong biển, tốc độ bơi lội tăng lên thật lớn, hơn nữa có thể phóng xuất ra năng lượng ngăn cản áp lực của nước biển.

Mặt nạ có thể ngăn cản được oanh kích dưới cơ quan pháo 25mm.

Kỹ năng thêm vào: Kích Lưu Phún Xạ.

Kỹ năng miêu tả: Phun ra một dòng nước xiết cường đại đem thi thuật giả lướt nhanh trong biển với tốc độ cao, thời gian kéo dài mười phút!05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 785: Chém Giết Sứa Biển Tứ Giai!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHải Dương Diện Cụ màu xanh da trời, điêu khắc phù văn huyền ảo, cơ hồ che phủ hoàn toàn gương mặt, ngay cả hai mắt, mũi, miệng đều có một tầng lá mỏng bao phủ lại.Nhạc Trọng cầm Hải Dương Diện Cụ nghĩ thầm:- Đây là bảo vật dùng trong hải chiến!Một khi trang bị vào người, tương đương cầm theo trang bị lặn dưới nước, hơn nữa còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Nhưng trong chiến đấu trên lục địa bình thường thì không có bao nhiêu tác dụng.Nhạc Trọng thu Hải Dương Diện Cụ vào trong trữ vật giới chỉ, phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai thật cẩn thận quay về trong chiến trường.Trong chiến trường vô số hải thú đang chém giết cùng thật nhiều tang thi, nơi nơi đều là biến dị thú chết trận cùng thi thể của tang thi.Nhạc Trọng dựa vào kỹ năng tiềm hành nhị giai liên tục di chuyển trong chiến trường đem huyết tinh cùng tinh hạch của biến dị thú nhị giai thu vào trong túi.Bên trong căn cứ Hoành Tu Hạ có thật nhiều biến dị thú nhị giai cùng tam giai, nhưng cho dù chúng thật cường đại vẫn bị tang thi L4 giết chết.Nhạc Trọng rất nhanh đã thu thập được hơn hai mươi viên tinh hạch cùng huyết tinh của hải thú nhị giai, ngoài ra còn có bốn viên tinh hạch cùng huyết tinh của hải thú tam giai.- Cơ hội rốt cục đã tới!Ánh mắt hắn đột ngột sáng lên, đuổi về hướng con sứa biển tứ giai kia.Lúc này con sứa biển tứ giai đang kéo theo thân hình khổng lồ bỏ chạy, điện quang vờn quanh thân hình nó cũng biến thành ảm đạm, sau lưng nó tràn đầy thi thể tang thi bị cháy đen, có hơn năm vạn tang thi bị nó dùng đủ loại thủ đoạn giết chết.Vô số hỏa cầu oanh lên thân hình khổng lồ của nó tạc ra từng lỗ hổng lởm chởm, tang thi S2 giống như những con kiến bu quanh nhảy lên thân thể nó, cắn xé thân thể khổng lồ kia, xé rách ra vô số vết thương.Từng con thôn phệ giả không ngừng phun ra nọc độc ăn mòn oanh lên thân thể sứa biển, ăn mòn thân thể nó thành những lỗ thủng lớn.

Công kích của tang thi H1 cùng S2 thì cơ thể sứa biển tứ giai còn có thể tự hồi phục lại, nhưng nọc độc của thôn phệ giả phun ra không cách nào chữa khỏi, còn có một mùi tanh tưởi từ miệng vết thương mơ hồ truyền ra.Bất kỳ một con tang thi tiến hóa nào nếu đem so sánh với sứa biển tứ giai chẳng khác gì con kiến, sẽ bị nó dễ dàng giết chết.

Nhưng nếu vô số con kiến cùng nhau phát động tiến công lập tức đem nó biến thành vết thương chồng chất không thể không chạy trốn.

Con sứa biển tứ giai điều khiển xúc tu thật lớn vừa chạy trốn vừa không ngừng quét bay thi đàn bám trên người, đem từng con tang thi S2 trực tiếp đánh bay, hoặc cuốn vào miệng cắn xé.

Nó đã không còn lực lượng tiếp tục phát động bổn nguyên lực diệt sát thi đàn, hiện tại nó chỉ muốn bỏ chạy vào trong biển tu dưỡng một phen mà thôi.Giống như cảm nhận được con sứa biển tứ giai sắp tử vong, thật nhiều tang thi tiến hóa gắt gao vây quanh người nó không ngừng phát động công kích.Vô số tang thi hình thành thi hải ngăn cản những con biến dị thú tứ giai khác chạy qua cứu viện, vô số biến dị thú viện quân bị thi hải chặn đường không cách nào tiến bước.Con sứa biển không ngừng huy động xúc tu, không biết đã đánh chết bao nhiêu tang thi S2, S3, nhưng càng ngày càng có nhiều tang thi S hình xé rách da thịt của nó, không ngừng chui vào trong thân thể nó.

Một khi bị tang thi chui vào trong người, như vậy nó sẽ gặp nguy hiểm, vì vậy nó liều mạng bắn ra vô số điện quang, trong phạm vi gần một cây số hoàn toàn bị bao phủ trong điện quang đem khu vực tối đen chiếu rọi sáng ngời rực rỡ.Điện quang tắt lịm, mấy ngàn con tang thi nám đen rơi xuống đất, con sứa biển tứ giai cũng xụi lơ trên mặt đất hấp hối.Con sứa tứ giai điều khiển lực lượng bổn nguyên lôi điện có lực công kích cường hoành nhất trong hải thú, nhưng muốn điều khiển lôi điện lực cũng tiêu hao cực lớn.

Sau khi nó phóng xuất ra lực lượng bổn nguyên cuối cùng thì mệt đến nằm úp sấp trên mặt đất, không còn cách nào nhúc nhích.Vô số tang thi tiến hóa bổ nhào về hướng con sứa biển tứ giai, vô luận đối với tang thi cấp bậc nào mà nói huyết nhục của biến dị thú tứ giai đều là vật quý báu giúp tiến hóa.Đúng lúc này từ bên trong thi đàn, Nhạc Trọng vung tay phải, một cây gai xương bén nhọn bắn ra, chống đỡ thân thể hắn nhảy vọt lên đầu con sứa biển gần chết kia.Tang thi H1 ẩn núp trên tòa lầu phun ra hỏa cầu oanh về phía hắn, sợ hắn cướp đoạt huyết tinh cùng tinh hạch quý giá của hải thú tứ giai sắp chết kia.Một mặt quang thuẫn phòng ngự trống rỗng xuất hiện bên ngoài cơ thể của Nhạc Trọng, đem hỏa cầu của tang thi H1 hoàn toàn chống đỡ.Nhạc Trọng cầm Hắc Nha đao thật lớn trong tay bổ lên đầu con sứa biển, cự lực gấp mười lần bùng nổ, phối hợp với Hắc Nha đao sắc bén xé rách đầu con sứa tứ giai, vô số niêm dịch tuôn tràn ra từ vết thương.Nhạc Trọng nhanh chóng đeo vào Hải Dương Diện Cụ, chui vào trong thân thể con sứa biển.Hải Dương Diện Cụ có thể cung cấp dưỡng khí cho hắn, vừa chui vào trong người con sứa hắn liền vung đao không ngừng chém loạn, xé rách huyết nhục chui vào đầu con sứa biển.Vừa đi vào bên trong, hắn thấy được một viên tinh hạch màu lam, một viên huyết tinh đỏ đậm sinh trưởng trên một đoàn niêm dịch màu trắng tản ra hương thơm kỳ lạ liên tiếp cùng vô số dây thần kinh bên trong.Nhạc Trọng chụp lấy viên tinh hạch cùng huyết tinh kéo mạnh, thuận tay dùng đao quấy mạnh vào óc con sứa biển, đem óc của nó xoắn thành một đoàn tương hồ.- Chúc mừng ngài thăng lên 81 cấp, đã lấy được hai điểm tự do phân phối!Ngay lúc óc con sứa biển bị quấy loạn, một đoàn linh quang dung nhập vào trong cơ thể Nhạc Trọng giúp cho hắn thăng lên một cấp.- Đây là bảo bối, phải thu lại mới được!Nhạc Trọng nhìn thấy dịch óc tương hồ tản ra hương thơm lạ lùng trong lòng thoáng động, trực tiếp thu lấy bỏ vào trong một bình thủy tinh lớn thu vào trong trữ vật giới chỉ.Toàn thân sứa biển tứ giai là bảo bối, huyết nhục là thánh phẩm bổ dưỡng, Nhạc Trọng tùy tay cắt lấy hơn mười khối thịt lớn thu vào giới chỉ liền chui ra bên ngoài.Nhạc Trọng vừa chui đầu ra liền thấy một cỗ gió lốc thổi tới, một móng vuốt sắc bén chộp vào thân thể hắn, là một con tang thi S4 mới leo lên thi thể con sứa lập tức hướng Nhạc Trọng phát động công kích.Nhạc Trọng rút Ngạc Nha chém tới, một đạo hàn quang chớp động, đầu con tang thi S4 liền bị chém thành hai đoạn, tuôn ra một quyển kỹ năng thư.Nhạc Trọng nhìn xuống bên dưới thấy thi đàn bám quanh thi thể con sứa tứ giai, đang không ngừng cắn nuốt thi thể của nó.Một hộp báu màu lam rơi xuống giữa thi đàn.Bảo vật từ thi thể biến dị thú tứ giai tuôn ra đều là tinh phẩm khó được, Nhạc Trọng hướng chỗ hộp báu màu lam nhảy xuống.Vô số tang thi nhìn thấy Nhạc Trọng nhảy xuống liền vươn móng vuốt chộp tới, chẳng khác gì những bàn tay quỷ dữ vươn lên vung loạn dưới địa ngục.Nhạc Trọng vừa rơi xuống, từ trong cốt khải bắn ra mười đạo gai xương bén nhọn, lập tức xoay tròn như gió xoáy vặn xoắn khắp chung quanh.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 786: Đơn Binh Điện Từ Pháo!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong phạm vi hai mươi thước chung quanh giống như biến thành máy xay thịt nơi địa ngục, vô số tang thi bị gai xương trực tiếp vặn thành dập nát.Nhạc Trọng chộp lấy hộp báu màu lam trên mặt đất thu vào giới chỉ, tay phải lại bắn ra một đạo gai xương đâm xuống mặt đất, kéo dài chống đỡ thân thể hắn bay lên một tòa lầu cao bỏ chạy.Ngay cả hải thú tứ giai cũng chết trong tay thi đàn công kích, hắn cũng biết rõ mình không thể nào chống cự nổi thi hải khổng lồ kia.Đột nhiên từng con tang thi L4, L3 dùng sức nắm lấy tang thi bình thường bên người ném tới phía Nhạc Trọng, mấy trăm con tang thi như viên đạn pháo oanh thẳng về hướng thân thể hắn.Độ chuẩn xác của những con tang thi kia quá kém, đại bộ phận đều thất bại.

Từng con tang thi bay đi đánh trúng vách tường lập tức bị cự lực thật lớn chấn thành thịt vụn.Nhưng vẫn có một ít tang thi oanh thẳng về hướng Nhạc Trọng.Ngay khi có hai con tang thi sắp oanh trúng Nhạc Trọng, một tấm quang thuẫn xuất hiện ngay trước người hắn.

Hai con tang thi đánh trúng tấm quang thuẫn nháy mắt tan xương nát thịt, quang thuẫn liền mất đi hào quang rơi vào trong tay Nhạc Trọng.Nhạc Trọng không dám dừng lại, chạy lên đỉnh tòa lầu phát ra tiếng hú sắc nhọn.Nghe được tiếng gọi của hắn, tiểu Thanh từ trên bầu trời bắn xuống, Nhạc Trọng nhảy lên lưng nó lập tức bay vọt lên trời cao, nhìn xuống bên dưới tiếp tục tìm kiếm cơ hội liệp sát biến dị thú tứ giai lần nữa.Nếu đối mặt cùng hải thú tứ giai còn trong thời kỳ toàn thịnh, hắn rất khó tìm được cơ hội giết chết chúng, nhưng nếu có thi đàn khổng lồ trợ giúp, hắn còn có vài phần khả năng.Ở bên dưới còn có sáu con hải thú tứ giai, mỗi con đều có lân giáp thật dày, lực phòng ngự kinh người.

Hỏa cầu của tang thi H1 không làm tổn thương chúng mảy may, ngay cả tang thi L4 cũng không làm gì được, chỉ có móng vuốt của tang thi S4 cùng độc tiễn của thôn phệ giả mới có thể tạo thành thương tổn đối với chúng nó.Bởi vì binh chủng tang thi có thể tạo thành thương tổn cho sáu con hải thú tứ giai quá ít, vì vậy chúng chẳng khác gì tồn tại vô địch.

Không cần dùng cả bổn nguyên lực lượng, chỉ dùng thân hình khổng lồ là có thể nghiền chết vô số thi đàn.Nhạc Trọng quan sát một lát thấy không còn cơ hội nào nữa vì vậy hạ lệnh cho tiểu Thanh quay về chỗ kỳ hạm của hạm đội thứ bảy căn cứ Hoành Tu Hạ bay đi.Lúc này trên kỳ hạm nơi nơi đều là những con bọ biển biến dị dài một thước, răng nanh bén nhọn, hình trứng, xung quanh thân thể mọc đầy xúc tu đang tập kích tang thi trên boong tàu.Xúc tu của đàn bọ biển áp trên mặt đất bắn ra như viên đạn pháo nhảy lên trên thân thể tang thi mở miệng răng rắc một tiếng trực tiếp cắn đứt đầu tang thi, sau đó nhai ngấu nghiến.Tiểu Thanh chở Nhạc Trọng đáp xuống boong tàu, từng con bọ biển biến dị liền hướng chỗ Nhạc Trọng đánh tới.Đối mặt mấy trăm con bọ biển biến dị bổ nhào, tiểu Thanh vươn cánh khẽ vỗ, bổn nguyên lực lượng phát động, một cỗ cơn lốc cuồng bạo hướng mấy trăm con bọ biển thổi tới đem chúng thổi văng ra xa.Nhạc Trọng yểm hộ ba người Triệu Thiên Cương chạy tới phòng điều khiển kỳ hạm, ba người bắt đầu điều khiển đủ loại dụng cụ bên trong phòng.Nương theo tiếng động cơ ầm vang, từng ngọn đèn sáng lên, chiến hạm nhanh chóng chạy ra biển khơi xa xa.Trong căn cứ Hoành Tu Hạ có bảy vạn người sống sót, nhưng nơi đó đã biến thành chiến trường của tang thi cùng hải thú, Nhạc Trọng không khả năng cứu ra bảy vạn người sống sót kia.

Hơn nữa họ cũng không phải là người gì của hắn, dù hắn buông bỏ cũng không cảm thấy có áp lực tâm lý dằn vặt.Chiến hạm vừa động, thật nhiều hải thú biến dị đuổi theo không buông tha.

Nhưng chiến hạm sắt thép hung hãn tuyệt luân, ngoại trừ bị hải thú tam giai hoặc tứ giai ra tay, nếu không căn bản không có hải thú nào đủ khả năng ngăn cản cỗ quái thú sắt thép di chuyển.Hải thú biến dị tam giai cùng tứ giai ở khu vực này đã bị điều động sạch sẽ, còn đang điên cuồng tấn công căn cứ Hoành Tu Hạ, những hải thú bình thường còn lại không cách nào đối kháng cùng kỳ hạm mạnh mẽ này của nước Mỹ.Chạy ra khỏi vòng vây của đàn hải thú, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Lần này mặc dù không chiếm được căn cứ Hoành Tu Hạ trong tay, nhưng lấy được một mẫu hạm cùng một chiến hạm lớn xem như đã thu hoạch rất khá.Đặc biệt trên mẫu hạm còn có mấy chục máy bay chiến đấu tiên tiến, một khi Nhạc Trọng chân chính nắm giữ mẫu hạm kia, xem như hắn đã có khả năng khống chế một phần bầu trời.Thiên Đường thần quốc tạo ra lôi đình chiến cơ hung mãnh tuyệt luân, nhưng trực thăng võ trang chống cự cùng máy bay chiến đấu luôn yếu kém hơn, mấy chục máy bay chiến đấu trên mẫu hạm thật dễ dàng phá hủy trực thăng võ trang, dù sao một loại là dùng chiến đấu mặt đất, một loại là chiến đấu trên không.Lúc trước Nhạc Trọng có thể lợi dụng kỹ năng ma viêm phá hủy một chiếc trực thăng võ trang, nhưng lại khó thể phá hủy một chiếc máy bay chiến đấu, đó là bởi vì tốc độ của hai loại hoàn toàn khác nhau, hơn nữa máy bay phi hành thật cao, vượt qua tầm bắn của Nhạc Trọng.Căn cứ Nghiêm Châu thị của hắn đã có thể sản xuất ra viên đạn, đạn pháo, nhưng chưa khả năng chế tạo máy bay chiến đấu.

Cho dù cho bọn họ mười năm thời gian phát triển cũng rất khó làm ra được máy bay chiến đấu trên mẫu hạm này.

Dù sao trước cuối thời cả Hoa Hạ còn không chế tạo được chứ đừng nói gì sau cuối thời.Nhạc Trọng mở ra hộp báu màu lam trong tay, chỉ thấy một đạo lam sắc quang mang chớp động, trong tay hắn ngưng tụ ra một khẩu súng rộng 40mm, toàn thân màu đen kim loại sáng bóng, một mảnh dây kim loại dài hẹp giống như mạch máu quấn lấy thân súng theo hình xoắn ốc ngưng tụ tại họng súng.

Ở trung tâm dây kim loại là một hộp rỗng trong suốt, bên trong hộp khảm vào thật nhiều dây kim loại kỳ dị, thoạt nhìn tràn ngập sắc thái khoa học viễn tưởng.- Bảo vật 7 cấp: đan binh điện từ pháo đường kính 40mm 1 hình.

Điện từ pháo uy lực mạnh mẽ, mỗi ngày có thể tự động sinh ra một phát đạn pháo.

Sau khi khảm tinh hạch vào, có thể lợi dụng tinh hạch làm nguồn năng lượng phóng ra điện từ pháo!Nhạc Trọng vuốt vuốt khẩu điện từ pháo tràn ngập vui sướng:- Bảo bối tốt!Điện từ pháo đan binh này là vũ khí cực mạnh trong tay Nhạc Trọng hiện tại, có được điện từ pháo lực phá hoại của hắn được tăng lên thêm một bước.Về phần tinh hạch, dưới trướng của hắn có tới trăm vạn con dân, vô số thợ săn, những thợ săn này mỗi ngày đều săn bắn thật nhiều biến dị thú bán cho chính phủ, tinh hạch trong biến dị thú đương nhiên do hắn nắm giữ.Tinh hạch của biến dị thú người thường vốn không thể sử dụng, trong tay Nhạc Trọng cũng chỉ có bản vẽ chế tạo máy chuyển hóa năng lượng, sinh vật trang giáp, cùng điện từ pháo là có thể sử dụng.

Những bảo vật này đều là đồ vật tuôn ra từ biến dị thú tam giai cùng tứ giai, người thường căn bản không thể lấy tới tay.Chiến hạm lao nhanh trên biển, đột nhiên mặt biển một trận dị động, một con cá chuồn biến dị thân dài ba thước, đầu mọc gai nhọn từ trong biển bay ra, hướng chiến hạm đánh tới.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 787: Indonesia. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐương!

Đương!Theo từng tiếng kim loại giao kích vang lên, vô số cá chuồn biến dị đánh lên trên chiến hạm, đồng thời mặt biển nổi lên sóng gió cuồn cuộn, ba đào mãnh liệt phảng phất như có vô số mãnh thú sắp nổi lên.Nhạc Trọng nhìn mặt biển trào lên cuồn cuộn, khẽ cau mày:- Sao lại thế này?

Biến dị thú cấp cao khu hải vực nơi đây lẽ ra đã đi tấn công căn cứ Hoành Tu Hạ hết rồi mới phải!Khi nãy Nhạc Trọng dẫn người cướp mẫu hạm chạy thoát khỏi căn cứ Hoành Tu Hạ không còn hải thú biến dị đuổi theo, hiện tại hắn đã thoát xa căn cứ vẫn còn có hải thú cường đại đuổi tới, điều này hiển nhiên có chút không bình thường.- Chẳng lẽ nguyên nhân do nàng?Nhạc Trọng chợt dâng lên một ý niệm trong đầu, nhanh chóng đi về phòng điều khiển.Lúc này tiểu nhân ngư đang mở miệng anh đào giống như đang hát gì đó, phù văn kỳ dị ngay lồng ngực nàng không ngừng chớp lên quang mang kỳ dị.

Nàng vừa nhìn thấy Nhạc Trọng, trong lòng cả kinh, bị hoảng sợ không còn dám nhúc nhích, phù văn kỳ dị trước ngực nàng cũng tắt lịm.- Quả nhiên là do nàng giở trò quỷ!Nhạc Trọng chứng kiến bộ dáng của tiểu nhân ngư liền nhanh chóng xác định suy đoán của mình.

Hắn đi tới bên cạnh bắt nàng vào trong tay, sau đó ôm nàng đi tới quan sát cảnh vật bên ngoài.

Mặt biển vốn đang sóng gió mãnh liệt bỗng dưng bình tĩnh trở lại, cá chuồn biến dị vốn đang liều lĩnh tấn công cũng đã biến mất không còn nhìn thấy.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm tiểu nhân ngư hung tợn uy hiếp:- Tôi biết là cô giở trò.

Tiểu quỷ, chuyện như vậy tôi không hi vọng phát sinh lần thứ hai.

Nếu như tái phạm lần nữa tôi sẽ giết cô!Tiểu nhân ngư xinh đẹp đáng yêu lại ngậm chặt miệng trừng mắt nhìn hắn, trong mắt mang theo tia sợ hãi không nói tiếng nào.Nhạc Trọng nhìn nàng cũng không còn biện pháp nào khác, ngôn ngữ không thông là phiền phức lớn nhất.

Hắn cũng không có năng lực cắn nuốt đầu óc của sinh mạng thể thì có thể hiểu được tri thức của đối phương giống như Thi nhân Thiên Chiếu.Nhạc Trọng nhìn tiểu nhân ngư, trong mắt thoáng hiện vẻ nóng rực, giống như nhìn thấy vô số biến dị thú xếp hàng cho bộ hạ của hắn chém giết.- Nhân ngư hoàng tộc này hẳn là có lực lượng gọi về hải thú biến dị.

Nếu có thể lợi dụng được tốt, vậy sẽ đạt được thật nhiều hải sản thú thịt, đồng thời còn lấy được thật nhiều tinh hạch biến dị thú!Đột nhiên nơi phương xa truyền lại thanh âm sắc nhọn khiến lòng người sợ hãi, tiếng rít sắc bén tràn ngập uy áp cường đại, khiến toàn bộ mọi người trên chiến hạm đều sản sinh sợ hãi.- Biến dị thú ngũ giai!

Quay đầu lại!Nhạc Trọng nghe được thanh âm sắc nhọn mang theo uy áp cường đại sắc mặt đại biến, lớn tiếng ra lệnh.Biến dị thú ngũ giai có được lực lượng kinh thiên động địa, nếu là hải thú ngũ giai có thân thể khổng lồ mỗi một con phải có diện tích như một hàng không mẫu hạm cỡ lớn, loại cự thú này ở trong biển cả là tồn tại vô địch, chỉ cần chúng nguyện ý, dễ dàng lật úp chiếc chiến hạm này.Tiểu nhân ngư bị Nhạc Trọng ôm chặt trong lòng trên mặt cũng hiện lên vẻ lạnh run.

Biến dị thú ngũ giai là bá chủ biển cả, cho dù là bộ tộc của nàng cũng chỉ có được hai con, đó là lấy toàn bộ lực lượng của bộ tộc mới có thể khống chế được hai con ngũ giai kia.

Loại cự thú này nàng hoàn toàn không thể khống chế.Triệu Thiên Cương vội vàng cho chiến hạm quay đầu, điên cuồng hướng một phương khác bỏ chạy, toàn bộ mã lực thúc giục tới lớn nhất.Từng thanh âm tiếng gầm khủng bố truyền đến, từng luồng sóng biển vô cùng hung mãnh đánh tới, đem chiến hạm không ngừng chao đảo như muốn lật úp.Nhạc Trọng nhảy lên lưng tiểu Thanh bay lên bầu trời nhìn ra phương xa.Chỉ thấy phương xa điện quang chớp động, núi băng dập nát, gió lốc nổi lên bốn phía, mặt biển bốc cao cuồn cuộn, từng đạo sóng lớn cao hơn trăm thức nhấc lên ngập trời, không ngừng khuếch tán ra chung quanh, hoàn toàn che giấu hết thảy khung cảnh trên biển cả.Nhạc Trọng đứng tên lưng tiểu Thanh mặc dù không chứng kiến được cuộc chiến giữa hai con biến dị thú ngũ giai, nhưng lại nhìn thấy trung tâm gió lốc đang di động về phía chiến hạm.Sắc mặt hắn đại biến thông qua bộ đàm lớn tiếng quát:- Hướng trái, rẽ sang hướng trái!Mấy người Triệu Thiên Cương cũng bất chấp hết thảy điều khiển chiến hạm rẽ sang bên trái liều mạng bỏ chạy.Nhạc Trọng ở trên bầu trời nhìn chằm chằm cuộc chiến phương xa, trong lòng thầm cầu nguyện mục tiêu của hai con biến dị thú ngũ giai kia không phải là chiến hạm của mình.Nếu như đang ở trên đất liền hắn còn có thể liều mạng với biến dị thú ngũ giai một trận, nhưng ở trong biển lớn, hắn căn bản không chịu nổi một kích.

Cho dù có được Hải Dương Diện Cụ nhưng đối mặt với hung uy của biến dị thú ngũ giai hắn hoàn toàn không một chút sức chống cự.Cũng may hai con hải thú ngũ giai không xem chiến hạm vào trong mắt, gió lốc thật lớn cơ hồ chỉ lướt sát qua bên cạnh chiến hạm.Tuy gió lốc chỉ lướt qua, nhưng vẫn nhấc lên sóng gió ngập trời, từng cơn sóng lớn hướng chiến hạm đánh tới, cơ hồ muốn ném nó ra xa.

Cũng may chiến hạm không hổ là kết tinh khoa học kỹ thuật của nhân loại trước cuối thời, dù bị sóng gió ngập trời quăng quật vẫn có thể kiên trì không đến mức bị đánh chìm nghỉm.Cơn gió lốc thật lớn đi qua, lúc này Nhạc Trọng mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Nhưng hiện tại bọn họ đã đi trệch hướng vượt qua một trăm hải lý.Mặt biển đột nhiên khởi động, một đoàn xúc tu thật lớn từ dưới biển bắn ra hướng chỗ chiến hạm cuốn tới, ý đồ đem chiến hạm kéo vào đáy biển.- Biến dị thú 70 cấp: cá mực đại vương biến dị tam giai!Nhạc Trọng nhìn xúc tu thật lớn vươn ra, lập tức rút điện từ pháo hướng con cá mực biến dị oanh ra một phát.Một đoàn điện quang nóng rực oanh lên trên đoàn xúc tu của con cá mực tam giai kia, đem một ít xúc tu nổ thành hai đoạn, từng đạo điện quang màu lam không ngừng vờn quanh trên thân thể con cá mực làm thân thể nó tê dại, hành động ngừng phắt lại.Thân thể con cá mực tam giai vừa khựng lại, Triệu Thiên Cương mới kịp thời phản ứng.

Hệ thống phòng ngự dày đặc trên chiến hạm bắt đầu nổ vang, vô số cơ quan pháo đan xen hình thành lưới lửa khủng bố hướng con cá mực bắn phá.Bị dàn hỏa lực dày đặc càn quét, xúc tu con cá mực tam giai bị oanh thành vỡ nát, thậm chí còn có hai xúc tu bị bắn nát nhừ.Ngư lôi trên chiến hạm bắt đầu phóng ra, đem thân thể của con cá mực tam giai tạc nổ đầm đìa máu tươi, từng đoàn huyết vụ tràn ra đem mặt biển nhuộm đến đỏ bừng.Con cá mực biến dị liên tục bị thương tổn hoảng sợ trốn vào dưới đáy biển.Nhạc Trọng nhìn xúc tu tán lạc phiêu phù trên mặt biển, trong mắt thoáng hiện vẻ tiếc nuối.

Nếu như đang ở trên lục địa một con biến dị thú tam giai bị thương nặng chính là đối tượng liệp sát tốt nhất, nhưng đang ở trong biển, hắn thật sự không thể đối phó.Nhạc Trọng vừa quay về phòng chỉ huy, vẻ mặt Triệu Thiên Cương hết sức khó xem nói:- Thủ lĩnh, có rắc rối, bốn con hải thú đang di động về bên này.

Có một con hình dáng chỉ nhỏ hơn mẫu hạm một chút mà thôi, đoán chừng là một con hải thú tứ giai!05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 788: Indonesia. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhướng mày ra lệnh:- Lập tức lẩn tránh!Triệu Thiên Cương khó xử giải thích:- Thủ lĩnh, chúng ta đã lệch khỏi đường quỹ đạo khá xa.

Nếu còn lẩn tránh bốn con hải thú kia, sẽ làm chúng ta hoàn toàn lệch hẳn hàng đạo chủ yếu.

Nhiên liệu trên chiến hạm không đủ cho chúng ta nhiễu một vòng quay về huyện Tĩnh Cương nữa.

Nếu như vậy chúng ta nhất định cần tìm một hòn đảo bỏ neo mới được!Nhạc Trọng quyết đoán nói:- Vậy thì tìm một hòn đảo có thể tiếp tế nhiên liệu bỏ neo đi!Hải thú tứ giai ở trong biển hoàn toàn không thể ứng phó.

Tuy chiến hạm cũng có năng lực tổn thương hải thú tứ giai, nhưng nó cũng có khả năng đem chiến hạm trực tiếp lật chìm.

Nhạc Trọng thật không muốn bị mất chiếc chiến hạm mà mình thật vất vả mới lấy được tới tay này.Triệu Thiên Cương liền đáp:- Dạ!Chiếc chiến hạm lập tức quay đầu, hướng tận sâu trong biển khơi mờ mịt chạy đi.Trong biển khơi có vô số hải thú hung ác khổng lồ, nhưng dù sao chiến hạm được trang bị hệ thống ra đa tân tiến nhất của Mỹ, có thể thường xuyên điều tra dị động của hải thú, vì vậy có thể kịp thời điều chỉnh phương hướng di chuyển.Chiến hạm chạy tới một phiến đại lục.Nhạc Trọng nhìn phiến đại lục xa lạ trước mắt hỏi:- Nơi này là chỗ nào?Triệu Thiên Cương báo cáo:- Nơi này là Indonesia!Trong mắt Nhạc Trọng thoáng hiện vẻ chán ghét:- Không ngờ là nơi này!Indonesia là một quốc gia Đông Nam Á có truyền thống thích tàn sát người Hoa cư trú.

Ở thời cận đại, cứ cách một đoạn thời gian là Hoa kiều sẽ bị dân bản địa giết hại thật dã man.

Nam nhân bị săn giết, nữ nhân bị cưỡng hiếp, trẻ con lại bị xuyên thủng đem lên lửa nướng.

Dân bản địa nơi này thật không chút nhân tính, hung tàn tới cực điểm, cơ hồ có thể so sánh được với thời diệt chủng của Hitler ở thế chiến thứ hai.Nhạc Trọng từ xa đã nhìn thấy một chiếc thuyền nhỏ đang trôi trên biển.

Ở trên thuyền có một ít người sống sót quần áo rách rưới, mỗi người đều bị dùng dao chặt đứt tay phải máu tươi chảy ròng trong biển rộng.Mùi máu tươi rất nhanh hấp dẫn mãnh thú biến dị trong nước, mặt biển quay cuồng, từng con biến dị thú dài tới ba bốn thước nổi lên há mồm cắn ngang người sống sót đem người kia cắn đứt thân thể ngay tại chỗ.Oanh!

Oanh!Đúng lúc này thuyền nhỏ nổ tung, lực nổ mạnh khủng bố đem những con hải thú biến dị tạc thành tan xương nát thịt lật ngửa bụng tử vong.Một con thuyền đánh cá chạy tới, bên trên là một nhóm người sống sót mặt xám như tro tàn áo quần rách rưới đem những con hải thú đã chết vớt đi lên.Trên chiếc thuyền kia có bảy tám người cầm súng trường đứng một bên cười ha ha, lớn tiếng nói gì đó.Phanh!Một tên dùng súng trực tiếp bắn nổ đầu một người sống sót, những người còn lại hiện lên vẻ hoảng sợ, hành động càng nhanh hơn vài phần, những tên cầm súng khác đứng một bên cười ha hả.Nhạc Trọng nhìn thấy một màn kia liền nhướng mày, lấy ra mảnh băng dính dán lại miệng của tiểu nhân ngư đặt nàng sang bên, sau đó mang Hải Dương Diện Cụ hướng chỗ thuyền đánh cá bơi qua.Nhạc Trọng vừa đi vào trong nước liền cảm giác mình giống như biến thành một con cá, thật dễ dàng khống chế dòng nước đi tới trước.

Đồng thời nhờ Hải Dương Diện Cụ cường hóa, hắn có thể thấy rõ tầm nhìn trong vòng hai hải lý.Nhạc Trọng thật dễ dàng bơi tới bên cạnh thuyền đánh cá kia, đột nhiên từ trong nước nhảy ra, xoay người phóng lên thuyền đánh ca, một quyền đập vào mặt một tên cầm súng, cự lực gấp mười lần phóng ra, lập tức oanh vẹo đầu tên kia, khiến hắn trực tiếp tử vong.Mấy tên cầm súng còn lại kinh hãi mắng to tiếng bản địa khó hiểu, cầm súng hướng Nhạc Trọng bắn phá.Nhạc Trọng rút Ngạc Nha, thân hình chợt lóe, thật dễ dàng tránh khỏi công kích, sau đó ánh đao lập tức đem đầu tên kia chém bay.Chỉ trong vài lần hô hấp ngắn ngủi toàn bộ những tên cầm súng trên thuyền đánh cá đã bị hắn chém giết không còn.Trong quá trình này, hơn mười người sống sót phụ trách đánh cá nhìn hết thảy tình cảnh phát sinh, trong mắt chớp động sợ hãi.Chứng kiến Nhạc Trọng giết sạch đám người cầm súng kia, bọn họ đều quỳ xuống lạnh run chờ Nhạc Trọng phán quyết.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn nhóm người kia nhướng mày dùng Trung văn hỏi:- Trong các người ai biết Trung văn?Thân thể những người kia run lên nhưng không ai dám nói chuyện.Nhạc Trọng nhìn nhóm người quỳ lạnh run nhướng mày, cầm cây súng trường chỉ vào đầu một người lạnh lùng nói:- Chẳng lẽ tôi đã cứu một đám người bản địa Indo?

Nếu vậy thì các người đi chết đi!Người bản địa tính tình lười biếng, tàn nhẫn lại ngu xuẩn.

Cách một thời điểm lại tổ chức một cuộc tàn sát Hoa kiều sống tại địa bàn của mình, cướp lấy tài sản của họ, cưỡng gian nữ nhân Hoa kiều, ngay cả trẻ con cũng không buông tha, đây chính là sự thật luôn bị che giấu trong tin tức quốc tế, chẳng khác gì bọn cầm thú.Nhạc Trọng vừa nghĩ mình cứu một nhóm người bản địa như vậy trong lòng liền bực tức.

Sau cuối thời tính tình hắn đã biến đổi thành một người độc ác tàn nhẫn vô cùng, muốn xử lý nhóm người này thật sự không hề có chút gánh nặng tâm lý.Người sống sót bị Nhạc Trọng chỉ súng vào đầu hoảng sợ đến mức tiểu ra quần quỳ sấp dập đầu bái lạy không ngừng, lại dùng tiếng phổ thông cứng ngắc lớn tiếng nói:- Đừng giết tôi!

Tôi tên là Lý Tiến Nhân, tôi là người Hoa, bọn họ đều là người Hoa.

Vị đại nhân này, đa tạ ngài đã cứu chúng tôi.

Van ngài đừng giết chúng tôi, chúng tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa cho ngài!- Đừng giết tôi!- Tôi là người Hoa!- …Nhóm người sống sót cuống quýt dập đầu nói, không phải toàn bộ bọn họ đều biết nói Trung văn, vẫn còn bốn người không biết nói, chỉ quỳ sấp dập đầu không ngừng.Trong cuối thời, những cường giả có được lực lượng đều liệp sát vô số biến dị thú cùng tang thi.

Cường giả như vậy đại bộ phận đều là người có lòng dạ độc ác, giết người tuyệt đối không nương tay.

Những người thường này thật sự không muốn chết.Nhạc Trọng dùng súng chỉ chỉ vào bốn người không nói lời nào, lạnh lùng nói:- Tại sao các người không nói Trung văn, chẳng lẽ bốn người là người bản địa, ý đồ lừa bịp tôi?Bốn người kia nhìn thấy họng súng chỉ vào người sắc mặt biến thành tái nhợt, chỉ biết cuống quýt dập đầu.Lý Tiến Nhân vừa phục lạy vừa nhỏ giọng giải thích:- Đại nhân, đại nhân, bọn họ thật sự là người Hoa, nhưng vì gia đình họ đã sống ở nơi này nhiều thế hệ nên không còn biết nói Trung văn, bọn họ chứng thật là người Hoa!Bình thường người Hoa cũng thật khó dung nhập với những người bản địa ở các quốc gia khác.

Rất nhiều người Hoa bởi vì muốn chân chính dung nhập vào cuộc sống ở bản địa nên không dạy Trung văn cho con cháu của mình, họ lựa chọn sử dụng ngôn ngữ địa phương là vì muốn thực sự hòa nhập vào cuộc sống tại địa phương.Rất nhiều quốc gia đều đối với người địa phương khoan dung, đối với người nước ngoài hà khắc.

Nhưng ngược lại Hoa Hạ quốc lại đối với con dân của mình thật hà khắc, nhưng đối với người ngoài thật khoan dung, quốc gia như vậy cũng không có nhiều.Nhạc Trọng chỉ chỉ những thi thể người sống sót phiêu phù trên mặt biển hỏi:05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 789: Hoa Kiều Indonesia.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Đây là có chuyện gì?Lý Tiến Nhân cười khổ một tiếng, nói:- Những người này đều là con mồi sống.

Người bản địa đem người sống sót Hoa kiều bắt lấy làm mồi dẫn dụ, cột lên thuốc nổ, chuyên dùng tạc nổ hải thú biến dị trong biển.

Bọn hắn thông qua thủ đoạn như vậy săn bắt hải thú!Trong hải dương có thật nhiều hải thú biến dị hung mãnh, những người bản địa Indo dùng Hoa kiều làm mồi dẫn dụ hải thú đến cắn nuốt, sau đó dùng thuốc nổ tạc chết bọn chúng, phương pháp này thật tàn nhẫn nhưng hữu hiệu.Nhạc Trọng nhướng mày nói:- Bọn hắn làm sao lại nghĩ ra chủ ý này?Lý Tiến Nhân cười khổ giải thích:- Chủ ý này là do một Hoa kiều tên Ngô Lương đưa ra!Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên sát ý:- Ngô Lương sao?

Ta nhất định phải giết hắn!Một kẻ lại tán tận lương tâm đưa ra ý kiến cho người bản địa giết hại tộc dân của mình, Nhạc Trọng vừa nghe đã giận dữ, hắn gặp một người liền giết một người.- Đại nhân, không cần ngài giết, hắn đã chết!Nhìn thấy vẻ nghi hoặc trong mắt Nhạc Trọng, Lý Tiến Nhân tiếp tục nói:- Sau khi Ngô Lương đưa ra chủ ý này cho người bản địa, không bao lâu hắn đã bị người bản địa bắt lại đem làm con mồi nổ chết săn thú.

Vợ cùng con gái của hắn lại bị đám người bản địa kia cưỡng bức tập thể, sau đó còn bị nướng làm thịt!Nhạc Trọng nghe vậy liền trầm mặc, nhân tính cuối thời biến thành hung ác biến thái như vậy thật viễn siêu sự tưởng tượng của hắn.Nhạc Trọng lại hỏi:- Lực lượng võ trang ở chỗ các anh tụ tập mạnh bao nhiêu?Lý Tiến Nhân nói:- Không biết, tôi chỉ biết bọn hắn có rất nhiều súng, ngoài ra chúng tôi không biết gì khác.

Bởi vì chúng tôi luôn bị giam giữ trong chuồng heo!Nhạc Trọng chỉ vào những khẩu súng nằm rải rác trên thuyền nói:- Được!

Hiện tại tôi cho các anh một cơ hội trả thù.

Cầm súng, theo tôi cùng đi đem đám người kia xử lý!- Không được, đại nhân không được…- Không được, đại nhân, chúng tôi không biết đánh giặc…- Đại nhân, người bản địa nơi này thật là đáng sợ, một khi đối lập cùng bọn hắn chỉ cần bị phát hiện đều bị chặt đứt tay chân, đinh trên thập tự giá lăng nhục đến chết!- …Vừa nghe Nhạc Trọng bảo họ cầm súng đi chiến đấu cùng đám bản địa, những Hoa kiều kia quỳ sụp xuống cuống quýt dập đầu lớn tiếng cầu xin.

Bọn họ đã bị dọa đến vỡ mật, hơn nữa đạo sinh tồn của những Hoa kiều ở khu vực Đông Nam Á này chỉ quan trọng ở một chữ nhẫn.

Vô luận bị ức hiếp, lăng nhục, thậm chí là sát hại thế nào họ cũng chỉ yên lặng chịu đựng xuống.

Bởi vì họ cảm thấy một khi mình phản kháng sẽ bị đối xử càng thêm đáng sợ.Người đáng thương tất có chỗ đáng hận, dù bị nhận hết lăng nhục nhưng những Hoa kiều này chỉ biết quỳ gối cầu xin Nhạc Trọng mà không dám sản sinh lòng đối chiến với người bản địa.Nhạc Trọng nhìn nhóm người quỳ cầu xin trước mặt mắng một câu:- Thật sự là một đám phế vật!Nhóm người Lý Tiến Nhân hiện lên nét xấu hổ nhưng chỉ phục lạy không dám nói lời nào.Nhạc Trọng nhìn Lý Tiến Nhân, thanh âm băng hàn nói:- Mang tôi đi tới chỗ tụ tập của các người!- Đại nhân, van ngài tha cho chúng tôi đi!

Nơi đó là địa ngục!- Xem như cùng là người Hoa, tha cho chúng tôi đi.

Tôi không muốn tiếp tục quay về chốn địa ngục kia!- …Hơn mười người sống sót quỳ sấp cuống quýt dập đầu lớn tiếng cầu xin Nhạc Trọng.Ánh mắt Nhạc Trọng băng hàn trực tiếp dùng súng chỉ vào đầu một người bóp cò.Phanh!Trên đầu người kia hiện lên một lỗ máu, trong mắt thoáng hiện nét hoảng sợ ngã xuống trên thuyền.

Nhìn thấy một màn như vậy hơn mười Hoa kiều còn lại biến thành kinh hoảng, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng hiện lên vẻ sợ hãi.Nhạc Trọng giống như ác ma nhìn nhóm người lãnh khốc nói:- Tôi không phải đang thương lượng với các người.

Đây là mệnh lệnh!

Người không tuân thủ mệnh lệnh thì đi chết đi!

Dẫn đường, hoặc là đám phế vật các người đều chết ở chỗ này!Đối phó với những người bất đồng Nhạc Trọng luôn có cách xử lý bất đồng.

Những Hoa kiều này đã bị người bản địa dọa đến vỡ mật, biến thành một đám phế vật vô dụng.

Nhạc Trọng liền dùng máu tươi cùng sinh mạng của bọn hắn khiến cho bọn hắn phải phục tùng.

Nếu không cứ cãi cọ với đám người này, không biết tới bao giờ hắn mới có thể đi tới nơi tụ tập của người bản địa ở đây.Chứng kiến đồng bạn bị bắn chết, nhóm Hoa kiều rốt cục cảm nhận được Nhạc Trọng uy nghiêm cùng khủng bố, bọn họ cũng không dám tiếp tục phản kháng mệnh lệnh của hắn, điều khiển chiếc thuyền chạy vào bờ.Từ trong máy bộ đàm truyền ra thanh âm của Triệu Thiên Cương:- Thủ lĩnh, hiện tại ngài đổ bộ có chuyện gì không?Gương mặt Nhạc Trọng trầm như nước chậm rãi nói:- Tôi đi rửa sạch một ít rác rưởi, thuận tiện tìm kiếm nhiên liệu tiếp tế.

Anh ở tại chỗ đợi mệnh lệnh, đợi viện quân!Chiến hạm này có đầy đủ trang bị tiên tiến của Mỹ trước cuối thời, có thể dễ dàng liên lạc với bộ đội huyện Tĩnh Cương cùng Anh Điền trấn.Triệu Thiên Cương nghe vậy lớn tiếng đáp:- Dạ!Dừng trên một sườn núi nhỏ, Lý Tiến Nhân chỉ vào một khu vực tụ tập ở xa xa tràn ngập vẻ sợ hãi nhìn Nhạc Trọng nói:- Chính là chỗ đó!Nhạc Trọng nhìn về hướng kia, chỉ thấy chỗ tụ tập nằm trên một mảnh đất bằng, do một tầng hàng rào gỗ sơ sài vây quanh, chung quanh đồng ruộng khô nứt không có chút thảm thực vật.Trên hàng rào gỗ có mấy chục thi thể nam nhân, trẻ con, nữ nhân tử trạng cực thảm, ở cửa vào còn có mấy trăm đầu lâu người chất cao, nhìn qua cực kỳ tàn nhẫn khủng bố.Nhạc Trọng nhìn nhóm người Lý Tiến Nhân lãnh đạm nói:- Các người ở lại chỗ này đi!Mười mấy Hoa kiều phế vật này căn bản không hề có chút sức chiến đấu, chỉ sợ đi theo còn liên lụy tới hắn.- Đa tạ đại nhân!

Đa tạ đại nhân!Nhóm người Lý Tiến Nhân quỳ trên mặt đất phục lạy Nhạc Trọng cảm ơn.Ngay lối vào chỗ tụ tập, có bốn gã bản địa thủ vệ, đang cưỡi trên người một nữ nhân bộ dáng có chút xinh đẹp cười ha ha.Nữ nhân kia hai tay bị vặn gãy, thân thể bị rạch nát, đầu lưỡi bị cắt đứt, một con mắt bị khoét đi, một gã bản địa còn dùng dao thỉnh thoảng đâm lên người nàng, đâm đến máu tươi đầm đìa, khiến nàng không ngừng ú ớ thảm thiết.Ba gã còn lại vừa cưỡi trên người nàng vừa biến thái cười, vừa làm mà miệng còn đang cắn trên người nữ nhân kia uống máu tươi của nàng.Nhạc Trọng vừa tới gần liền nhìn thấy cảnh tượng dã man còn hơn thời Trung Cổ như thế.Nhạc Trọng nhìn bốn gã bản địa tàn nhẫn biến thái kia, trong mắt dày đặc hàn ý.

Trong cuối thời hắn đã nhìn thấy thật nhiều thảm sự, nhưng kiểu biến thái như vậy thật sự không thấy nhiều.Sát ý chớp động trong mắt, hắn đi tới trước người một tên bản địa vươn tay chộp lên cổ họng tên kia dùng sức siết chặt, lập tức bóp vỡ cổ họng hắn.Cổ họng bị bóp vỡ, tên bản địa hung tàn trong khoảnh khắc vẫn chưa chết, trong hai mắt tràn ngập thống khổ, tròng mắt lòi ra, hai tay ôm cổ họng há hốc như cá thiếu nước giãy dụa vài cái mới thống khổ tử vong.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 790: Địa Ngục Nhân Gian.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBa gã bản địa còn lại chưa kịp phản ứng thì tay phải của Nhạc Trọng đã nhanh như chớp chộp vào cổ họng liên tục bóp vỡ yết hầu của bọn hắn.Ba gã bản địa giãy dụa tắt thở.Nữ nhân dùng ánh mắt duy nhất còn lại tràn đầy tuyệt vọng nhìn Nhạc Trọng, từng giọt nước mắt từ trong con mắt kia không ngừng tuôn ra.Nhạc Trọng dùng Trung văn chậm rãi nói với nàng:- Tôi sẽ báo thù cho cô!Nữ nhân kia đem hết toàn lực gật đầu, trong ánh mắt tuyệt vọng cũng tràn dâng tia hi vọng liền tắt thở.Giết chết bốn gã bản địa, Nhạc Trọng đem thi thể bọn hắn tùy ý vứt vào một gian phòng, sau đó đi vào bên trong khu tụ tập.Bên trong khu tụ tập, Nhạc Trọng nhìn thấy một màn cực kỳ hung tàn đáng sợ.

Chỉ thấy có một nhóm trẻ con bản địa trong tay cầm những cây nhọn xiên đầu lâu người đang chạy đùa cười giỡn không ngớt.Những nữ nhân bị lột bỏ quần áo, tay chân bị đóng dính trên ván gỗ, thật nhiều người bản địa đang cười nói chỉ trỏ các nàng.

Thường thường còn có vài tên nam tử bản địa tiến lên cưỡng bức nhóm nữ nhân, thậm chí có một ít trẻ con chừng mười hai mười ba tuổi cũng tiến lên tham gia.Bên cạnh con đường tràn ngập hôi thối, thường thường có thể chứng kiến những đống lửa, trên đống lửa là những đứa trẻ bị đâm thủng đặt lên kệ nướng.Cả khu tụ tập chẳng khác gì chốn địa ngục, Nhạc Trọng càng tiến vào càng giống như đi vào một chốn luyện ngục của quỷ ăn thịt người, làm trong lòng hắn không ngừng muốn nôn mửa.- Súc sinh!

Một đám súc sinh đáng chết!- Ah…Đúng lúc này ở địa phương không xa truyền tới tiếng thét chói tai bằng Trung văn.Nhạc Trọng bị thanh âm kia hấp dẫn đưa mắt nhìn tới.Chỉ thấy một nữ nhân xanh xao vàng vọt mang thai bị hơn mười tên bản địa kéo tới trước một đống lửa đặt chiếc nồi thật lớn.

Một gã bản địa dùng đao đâm vào bụng nữ nhân moi ra thai nhi sau đó cười lớn ném thai nhi vào trong nồi nước lớn kia.Bên cạnh đống lửa còn có một nhóm trẻ con chừng tám tuổi tới mười mấy tuổi đang đứng, bọn họ nhìn thấy một màn khủng bố kia, sợ hãi thân thể lạnh run, lớn tiếng khóc to.Một tên bản địa chụp lấy một đứa trẻ muốn đem đứa nhỏ ném vào trong nồi nước sôi, hắn đã làm chuyện như thế vô số lần.Ngay một khắc đó trong lòng Nhạc Trọng bừng lên phẫn nộ, trong mắt chợt lóe hàn quang, xông thẳng tới như tia chớp, một đao chém đứt tay phải tên kia sau đó chộp lấy hắn ném vào trong nồi nước sôi kia.Tên bản địa phát ra tiếng thét tê tâm liệt phế, thân thể lập tức tan chảy, thống khổ giãy dụa gầm rú.Nhạc Trọng vừa động thủ liền không chút lưu tình, bàn tay trảo mạnh đem một đám người bản địa mọt bên nắm vào trong nồi, lập tức cả đám đều phát ra tiếng than khóc kêu rên thê thảm.Ánh đao chợt lóe, Nhạc Trọng lập tức chặt đứt dây trói nhóm trẻ con Hoa kiều đứng gần bên.Nhạc Trọng nhìn nhóm trẻ con vung tay ném một nhóm đao nhỏ cùng súng lục 54 trên mặt đất:- Ta là Nhạc Trọng, tới cứu các cháu.

Có dũng khí thì cầm vũ khí đi với ta giết chết đám man rợ kia.

Nếu sợ hãi thì cứ trốn đi, trên thế giới này không có chúa cứu thế, súng cùng đao mới là chỗ dựa của các cháu!Nếu nhóm trẻ con này đang ở quốc nội thì hắn sẽ phái người bảo hộ bọn trẻ.

Nhưng ở trên mảnh đất xa lạ này, những người Hoa kiều trưởng thành đều biến thành phế vật, mà Nhạc Trọng cần chính là lang sói, cho dù là ấu lang cũng tốt, người thiện lương sống ở mảnh đất tha hương thật sự rất khó sinh tồn.Hơn mười đứa trẻ nhìn đống vũ khí trên mặt đất, một đứa nhỏ chừng mười một mười hai tuổi trong mắt thoáng hiện vẻ kiên nghị cầm lên một khẩu súng lục 54, một cây đao đi tới bên người Nhạc Trọng dùng thanh âm non nớt của một đứa trẻ tràn ngập cừu hận dùng Trung văn nói:- Cháu gọi là Lý Dĩnh.

Cháu đi với chú giết đám man rợ kia.

Chỉ cần chú dẫn cháu đi giết chúng, cháu thuộc về chú.

Chú muốn cháu giết ai, cháu giết kẻ ấy!Người trưởng thành có lối suy nghĩ đã định hình, rất khó chuyển biến.

Mà trẻ con có tính biến chuyển cực mạnh, hơn nữa nếu bọn trẻ hung ác còn tàn khốc hơn cả người trưởng thành.

Bởi vì trong tư tưởng đơn giản của bọn trẻ, giết người chẳng khác gì giết một con kiến, bọn trẻ khuyết thiếu lòng tôn trọng đối với sinh mạng.Có Lý Dĩnh đi đầu, nhóm trẻ con liền cầm vũ khí lên tay, giống như ấu lang đi tới bên người Nhạc Trọng.

Chỉ còn lại bốn đứa trẻ có chút không biết phải làm sao, vẻ mặt sợ hãi.Nhạc Trọng lật tay, một khẩu súng trường đột kích xuất hiện trong tay hắn, hắn giơ súng hướng nhóm người bản địa bắn phá.

Vô luận già trẻ nam nữ chỉ cần nằm trong tầm mắt hắn lập tức bị bắn chết tại chỗ.- Ta đã mở chốt an toàn trên súng, Lý Dĩnh, cháu mang ta đến địa phương nào có nhiều Hoa kiều nhất!Nhạc Trọng không để ý tới bốn đứa trẻ còn do dự kia, mang theo Lý Dĩnh, một bên bắn chết những người bản địa mà hắn nhìn thấy vừa lớn tiếng nói.

Hắn cần chính là ấu lang, hiện tại không có thời gian lưu lại bảo hộ bất kỳ ai.Lý Dĩnh vừa đi tới vừa chỉ đường cho Nhạc Trọng, dẫn tới một khu vực cực kỳ hôi thối, chẳng khác gì một trại tập trung.- Bên kia, ở bên kia, nơi đó là ngục giam mà bọn súc sinh kia bỏ tù chúng cháu!Ngay lối vào trại tập trung, mười hai tên bản địa điều khiển hai khẩu trọng súng máy cùng súng trường hướng chỗ Nhạc Trọng bắn phá.Nhạc Trọng lớn tiếng quát:- Nằm xuống!Nhóm trẻ con tuy không được huấn luyện nhưng cũng rất thông minh nhanh chóng nằm rạp xuống, chỉ có một đứa trẻ động tác hơi chậm liền bị viên đạn bắn xuyên qua người.Chứng kiến đồng bạn bị bắn chết, nhóm trẻ con thoáng hiện vẻ sợ hãi.Trong hư không hiện ra một hắc động, Bạch Cốt bước ra đi tới bên cạnh Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ra lệnh:- Giết sạch bọn chúng!Bạch Cốt nhận được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, linh hồn ma hỏa chợt lóe, xuyên thẳng qua màn đạn phóng tới lối vào trại tập trung.Mưa đạn phủ lên người hắn bị đánh bật trở ra, Bạch Cốt xuất hiện ngay lối vào huy động búa lớn trong tay trực tiếp giết chết mười hai tên bản địa.Nhạc Trọng lớn tiếng quát:- Tôi là Nhạc Trọng, hiện tại tôi đã giết chết thủ vệ canh giữ ngục giam, có gan thì cầm lên vũ khí của bọn hắn đi với tôi giết đám súc sinh kia!Một lát sau bên trong lục tục đi ra một ít Hoa kiều sống sót.- Giết đám súc sinh!

Tôi đi với anh!- Tôi cũng đi theo anh!Một nhóm Hoa kiều có huyết hải thâm thù lao ra nói, nhưng vẫn còn hơn hai trăm người Hoa bảo trì trầm mặc.Một gã trung niên nam tử sắc mặt hồng nhuận lớn tiếng quát:- Hãy nghe tôi nói, mọi người ngàn vạn lần không thể hành động thiếu suy nghĩ!

Nếu phản kháng Cáp Phác Khắc đại nhân, hắn sẽ giết chết các anh, người thân của các anh sẽ bị làm thịt, đủ loại luật hình đáng sợ sẽ phủ xuống trên người các anh.

Nhạc Trọng, hiện tại anh biến đi, chúng tôi không cần anh tới cứu.

Anh không phải đang cứu chúng tôi mà là đang hại mọi người, anh muốn hại chết chúng tôi sao?Tên nam tử này tên là Uông Vệ, hắn trung thành với người bản địa, hắn cho rằng chỉ cần hắn ngoan ngoãn thì người bản địa sẽ chấp nhận hắn.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 791: Đại Khai Sát Giới!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnUông Vệ chỉ vào Nhạc Trọng lớn tiếng kêu to:- Mọi người xem, hắn là người Hoa Hạ, chuyện của người Indo chúng ta chỉ do chúng ta giải quyết, cút đi!- Chết đi!Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, trực tiếp nhắm ngay đầu Uông Vệ nã một phát súng.Phanh!Ngay giữa trán Uông Vệ hiện ra lỗ máu lớn, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi không tin ngã xuống đất.Nhìn thấy một màn như vậy, những người sống sót trong trại tập trung sắc mặt đại biến, thét chói tai như rùa đen rúc đầu trốn vào bên trong lạnh run.

Trải qua đời đời giáo dục, bọn hắn đã hoàn toàn bị thuần hóa, cho dù bị giết cũng chỉ biết quỳ cầu xin người khác đừng giết chết bọn họ.Nhạc Trọng nhìn đám người kia không nhịn được mắng một câu:- Phế vật vô năng!Cũng không phải toàn bộ người sống sót đều là phế vật, có hơn mười nữ nhân trên thân đầy vết thương yên lặng đi ra, nhặt lên súng ống trên mặt đất.

Còn có hơn mười nam nhân trên thân có hình xăm, vừa nhìn liền biết trước cuối thời là đám du côn lưu manh cũng đi ra, nhặt lên vũ khí, trong mắt đều hiện ra hung quang thị huyết.Du côn lưu manh ở xã hội bình thường chính là u ác tính.

Nhưng trong thời loạn thế, bọn hắn dám đánh dám liều, ngược lại càng dễ thành tựu hơn người bình thường.

Danh tướng Hàn Tín cùng Hàn Thế Trung đều xuất thân từ du côn lưu manh mà thôi.Một gã nam tử thân cao chừng 1m70, đầu trọc, tay phải xăm hình bạch hổ vẻ mặt hung hãn, trong mắt tràn đầy cừu hận nhìn Nhạc Trọng nói:- Nhạc lão đại, tôi tên là Lâm Quang Minh!

Chỉ cần ngài mang tôi cùng đi tiêu diệt đám súc sinh kia, mạng của tôi thuộc về ngài!- Cả Trần Thất này nữa!- Tính luôn Lý Nguyên Hạo tôi…Từng tên côn đồ Hoa kiều nhìn qua không có vẻ gì giống người tốt lại hướng Nhạc Trọng lớn tiếng kêu lên.Cũng không phải toàn bộ Hoa kiều đều là người không có tâm huyết, nhưng vì thuở nhỏ đều được giáo dục phải sống nhẫn nại, siêng năng, cố gắng, không nên phản kháng, hơn nữa cũng không có ai dạy cho họ làm sao phản kháng.Nhạc Trọng nhìn gần ba mươi nam nữ Hoa kiều kia, trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng:- Tốt!Những người sống sót còn trốn trong trại tập trung hắn cũng không thèm để ý tới.

Có được gần ba mươi nam nữ Hoa kiều nguyện ý gia nhập chiến đấu, đối với hắn mà nói là chuyện ngoài ý muốn.Bên trại tập trung ồn ào, những người bản địa rất nhanh cũng kịp phản ứng.

Từng tên bản địa mang theo vũ khí nhanh chóng tập hợp, bao vây ngục giam.Một tên quan quân Indo lớn tiếng kêu lên gì đó.Nhạc Trọng hoàn toàn không hiểu nhìn Lý Dĩnh hỏi:- Hắn đang nói gì?Lý Dĩnh phẫn nộ phát run nói:- Hắn đang bảo chúng ta đầu hàng.

Nếu không sẽ chặt đứt tay chân chúng ta, đặt lên lửa nướng ăn.

Đám súc sinh kia thích nhất ăn thịt người sống bị nướng, đặc biệt là trẻ con!Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Nguyên lai là như vậy, Bạch Cốt, giết sạch bọn chúng cho ta!Bạch Cốt nhận được mệnh lệnh, linh hồn ma hỏa chớp động hướng đám người bản địa phóng đi.Đám người kia lập tức nổ súng bắn dữ dội.Thật nhiều viên đạn bắn lên người Bạch Cốt liền bị đánh bay, Bạch Cốt xuyên qua mưa đan xông vào đám người bản địa, mười đạo gai xương bén nhọn xoay tròn chung quanh hắn như máy xay thịt cắt cổ đám người bản địa kia.Đám người kia nếu không bị chém đứt đầu thì bị chém ngang eo, hoặc bị gai xương đâm xuyên tâm tạng, tử trạng cực thảm.Bị Bạch Cốt giết chết hơn ba mươi người, đám người bản địa nháy mắt kinh hoàng, thật nhiều người ném bỏ súng ống bỏ chạy, còn có người ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất cầu xin mạng sống.Nhóm người Lâm Quang Minh nhìn thấy một màn như vậy đều sợ ngây người.

Đám bản địa kia tàn sát bọn họ còn hung tàn hơn mãnh thú, nhưng khi Nhạc Trọng chỉ phái một thủ hạ cũng đã đem đám người kia giết đến hỏng mất.

Điều này làm cho bọn họ cơ hồ không dám tin vào đôi mắt của mình.Nhạc Trọng chỉ vào đám người ôm đầu ngồi dưới đất ra lệnh:- Đi nhặt súng ống, không lưu tù binh, đem bọn hắn giết sạch!Đám người Lâm Quang Minh thiếu khuyết sát khí, Nhạc Trọng phải huấn luyện bọn hắn từ đầu.

Bộ đội chưa từng gặp máu so với bộ đội thiết huyết có lực chiến đấu hoàn toàn khác biệt.Trong mắt Lâm Quang Minh hiện tia hung quang hét lớn một tiếng vọt tới trước:- Dạ, Nhạc lão đại!

Các huynh đệ, cùng lão tử xung phong giết sạch đám súc sinh kia!Lâm Quang Minh dùng lưỡi lê súng trường đâm lên người một tên bản địa, trực tiếp xé rách bụng của hắn, làm tên kia phát ra tiếng thét thảm thiết.Theo Lâm Quang Minh suất lĩnh, những người khác cũng liền xông lên, nhặt súng ống trực tiếp giết sạch đám người đầu hàng.Đám người bản địa hỏng mất, cả khu tụ tập lâm vào một mảnh hỗn loạn.

Thật nhiều người bản địa điên cuồng dùng vũ khí giết hại những Hoa kiều sống sót bị nhốt trong nhà, sau đó bỏ chạy ra ngoài.

Còn có người nhân cơ hội giết cả đồng bào của mình, cướp đoạt vật tư sau đó đốt nhà cửa, gây ra hỗn loạn.Do Bạch Cốt làm tiên phong, đám người Lâm Quang Minh giết hết những người sống rơi vào tầm mắt bọn hắn, vô luận già trẻ lớn bé, chỉ cần là kẻ thù bọn hắn đều giết chết, máu tươi nhuộm đỏ cả khu tụ tập.Nhạc Trọng đi theo phía sau lạnh lùng nhìn cảnh tượng này, hắn cũng đã từng hạ lệnh tàn sát không ít thành trấn, vì vậy trái tim hắn đã biến thành máu lạnh, không còn cảm giác.Sau khi giết chết mấy trăm người bản địa, cao thủ bản địa rốt cục xuất hiện.Hai mươi cường hóa giả mặc đủ loại võ trang kỳ dị xuất hiện trước mặt mọi người.Lâm Quang Minh nhìn đám cường hóa giả đột nhiên xuất hiện sắc mặt đại biến nói:- Không tốt!

Lão đại, những người kia là cường giả có siêu năng lực.

Bọn hắn là cao thủ cực mạnh, cho dù là bộ đội đặc chủng cũng không phải là đối thủ của bọn hắn.

Tôi có một người bạn là bộ đội đặc chủng chết trong tay bọn hắn, Nhạc lão đại phải cẩn thận!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn đám cao thủ hiện thân lạnh lùng nói:- Một đám con kiến mà thôi!Hắn rút Độc Thủ Thứ hóa thành tàn ảnh liên tục bóp cò.Nương theo sáu tiếng vang, sáu cường hóa giả Indo liền nổ tung đầu, dịch óc bắn tung đầy đất.Mười bốn người còn sót lại trong mắt thoáng hiện kinh hãi.Không cho mười bốn cường hóa giả kia kịp thời phản ứng, Nhạc Trọng chỉ tới, mười bốn ma viêm cầu trống rỗng xuất hiện nhanh như đạn pháo oanh thẳng lên đầu nhóm cường hóa giả nổ tung, như những viên hỏa tiễn đem đầu bọn hắn tạc vỡ.Lâm Quang Minh nhìn Nhạc Trọng miệng há hốc, trong lòng tràn ngập rung động:- Thật mạnh!

Thật sự là quá mạnh mẽ!Lý Dĩnh nhìn Nhạc Trọng trong mắt chớp đồng thần thái kỳ dị.Nhóm người sống sót tràn đầy vẻ khó tin, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng đã tràn ngập vẻ kính sợ lẫn sùng bái.

Một cường giả khủng bố như ma thần không ngờ là thủ lĩnh của bọn hắn, như vậy bọn hắn còn có cơ hội tiếp tục sinh tồn trong cuối thời.Hai mươi cường hóa giả là lực lượng võ trang mạnh nhất trong khu tụ tập này, bọn hắn vừa chết nơi này hoàn toàn tan vỡ.Những người bản địa khác lập tức hướng Nhạc Trọng đầu hàng, ý đồ hi vọng được sống sót.

Dù sao Hoa kiều hải ngoại ngày trước cũng chưa từng có tiền lệ phản công giết hại người bản địa.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 792: Chế Độ Nô Lệ! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCả trấn nhỏ rất nhanh đã bị Nhạc Trọng nắm giữ trong tay, tổng cộng bắt được một ngàn ba trăm tù binh cùng hơn hai trăm Hoa kiều bị nhốt trong trại tập trung.Bắt giữ một ngàn ba trăm tù binh, hắn lại giết chết bảy trăm người từng tra tấn ăn thịt người sống sót khiến máu chảy thành sông.Sau khi nắm giữ toàn trấn Nhạc Trọng đem toàn bộ mọi người tụ tập tới trên sân rộng.- Từ hôm nay trở đi ta chính là chủ nhân của các người, là vương của các người.

Hiện tại ta tuyên bố, Lý Dĩnh trở thành quyền quân trưởng thanh niên cấm vệ quân Indo, Lâm Quang Minh trở thành doanh trưởng đệ nhất doanh tại Indo, Trần Thất làm doanh trưởng đệ nhị doanh, Vương Kỳ làm doanh trưởng đệ tam doanh!- Từ hôm nay trở đi, bốn mươi bảy người Lý Dĩnh, Lâm Quang Minh đã tham gia chiến đấu có được thân phận nhất đẳng công dân, được pháp luật bảo hộ.

Toàn bộ những Hoa kiều sống sót còn lại làm ngũ đẳng bình dân, toàn bộ người bản địa đều là ngũ đẳng nô lệ!- Chỉ có công dân mới có quyền lực giao phối sinh sản đời sau, ngũ đẳng bình dân cùng nô lệ không có quyền lực này.

Nhìn thấy công dân cần cúi đầu hành lễ, nô lệ nhìn thấy công dân phải lạy hành lễ!- Ngôn ngữ pháp định của chính phủ là Trung văn.

Bất luận kẻ nào ở trường hợp công cộng sử dụng tiếng Indo nói chuyện với nhau một khi bị phát hiện, công dân bị giáng xuống làm bình dân, bình dân bị giáng xuống là người hầu, nô lệ trực tiếp bị xử tử!Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương nhìn xuống đám người bên dưới lãnh khốc ban bố ra một loạt điều ước bất bình đẳng.Lý Dĩnh đứng bên cạnh Nhạc Trọng đem lời của hắn toàn bộ phiên dịch lại cho những người bên dưới.- Tôi có lời muốn nói!Đúng lúc này một gã Hoa kiều đột nhiên đi ra, bộ dáng chính khí nghiêm túc nhìn Nhạc Trọng nói:- Nhạc Trọng, bây giờ là thời đại dân chủ, anh thực hiện chế độ nô lệ là hành vi trái nghịch.

Hiện tại phương pháp tốt nhất là dân chủ, cho nhân dân đảm đương tự chủ.

Hoa kiều Indo đều sẽ nhớ rõ hành động tốt đẹp của anh!- Đúng vậy!

Nhạc Trọng, anh đã cứu chúng tôi, chúng tôi thập phần cảm kích anh.

Nhưng anh lại muốn thực hiện chế độ nô lệ gì đó, nói đùa gì vậy?

Chúng tôi cần dân chủ, tự do!- Kiến nghị hội!

Người Hoa có thể làm nghị sĩ, Nhạc Trọng, chỉ cẩn anh xây dựng nghị viện, cho người Hoa làm nghị sĩ, tôi sẽ toàn lực ủng hộ anh…Đám Hoa kiều nhát gan sợ chết kia giống như đánh máu gà hưng phấn lớn tiếng kêu lên.Ngay khi nhóm người Hoa lớn tiếng kêu gào, đám dân bản địa Indo cũng xôn xao.Nhạc Trọng nhìn đám người bên dưới, lạnh lùng cười, sát khí tràn ngập hỏi:- Nói xong chưa?Chứng kiến dáng tươi cười đầy sát khí của Nhạc Trọng, đám người bên dưới rùng mình câm miệng không dám nói tiếp.Nhạc Trọng cười lạnh phất phất tay:- Nếu nói xong rồi, thì lên đường đi!Lâm Quang Minh, Lý Dĩnh nhanh chóng dẫn người đem những người Hoa hò hét lớn tiếng nhất trực tiếp kéo đi ra.- Các anh muốn làm gì?

Tôi là người Hoa, tôi là đồng bào của các anh ah!

Tôi là người Hoa!- Các anh làm gì?- Đừng!

Đừng…Những Hoa kiều bị kéo ra lớn tiếng cầu xin nói.Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn mấy Hoa kiều bị kéo ra ngoài nói:- Ngu xuẩn!

Ở trong này, lời nói của ta chính là pháp luật, ý chí của ta phải được toàn bộ phục tùng, bất kỳ hành vi nào làm trái ý chí của ta đều chỉ có một kết cục, chết!

Tễ bọn hắn!Lý Dĩnh mang theo thành viên thanh niên cấm vệ quân dùng súng chỉ lên đầu mấy Hoa kiều kia bóp cò.Phanh!

Phanh!Trên đài cao thoáng chốc đã có thêm hơn mười thi thể Hoa kiều người sống sót.Nhìn thấy thi thể trên đài cao, những Hoa kiều khác đều hiện lên vẻ mặt sợ hãi.

Sở dĩ bọn hắn dám khóc lóc om sòm yêu cầu này nọ với Nhạc Trọng là bởi vì thấy Nhạc Trọng là đồng bào của mình, nghĩ rằng hắn thật dễ khi dễ.

Bọn hắn làm thế nào cũng không nghĩ tới Nhạc Trọng lại giết chết bọn hắn thật dễ dàng như giết gà không chút lưu tình, giờ khắc này bọn họ mới thực sự tràn ngập sợ hãi đối với hắn.Nhạc Trọng nhìn đám người bản địa lạnh lùng nói:- Đám nô lệ các người, vừa rồi dám ồn ào, xử tử cả nhà!

Đem bọn hắn đẩy ra ngoài, trực tiếp xử bắn!Lý Dĩnh cùng Lâm Quang Minh liền đi về hướng đám người bản địa kia.Đám người bản địa ôm thành đoàn gắt gao ngăn cản Lý Dĩnh cùng Lâm Quang Minh, bọn hắn còn đoàn kết hơn nhóm Hoa kiều một ít.Nhạc Trọng nhìn nhóm người bản địa ngoan cố trực tiếp ra lệnh:- Người chống lệnh, chết!

Nổ súng!Mười khẩu súng nhắm ngay nhóm người bản địa điên cuồng nổ vang, vô số viên đạn bay thẳng tới trước.Trong làn mưa đạn, thật nhiều người bị bắn chết tại chỗ, máu thịt văng tung tóe.

Không bao lâu, hơn trăm người bản địa đã bị bắn chết trên mặt đất, khắp nơi đều vang lên tiếng rên rỉ khóc rống.Bộ hạ của Nhạc Trọng cầm lưỡi lê giải quyết những người bị thương chưa chết hẳn.

Chứng kiến một màn khủng bố kia, toàn bộ người bản địa đều lạnh run, mặt không chút máu nhìn Nhạc Trọng ngồi trên đài cao.- Ta nói lần cuối cùng, người chống lại mệnh lệnh của ta đều phải chết!Nhạc Trọng quan sát bên dưới đài lạnh lẽo nói tiếp:- Nhưng chỉ cần cố gắng lập nhiều công huân, người người đều có cơ hội trở thành nhất đẳng công dân!- Muốn trở thành nhất đẳng công dân, giết địch là phương pháp nhanh nhất.

Mỗi khi giết một địch nhân có thể đạt được một điểm công huân.

Ngũ đẳng nô lệ đạt được hai điểm công huân có thể thăng lên làm tứ đẳng nô lệ.

Theo thứ tự mà tính, ngũ đẳng nô lệ giết được bốn mươi địch nhân có thể trở thành ngũ đẳng công dân.

Ngũ đẳng bình dân giết hai mươi địch nhân có thể trở thành ngũ đẳng công dân đạt được quyền lực giao phối sinh sản đời sau.

Trước khi trở thành công dân, một điểm công huân có thể trao đổi một lần được toàn lực giao phối!- Việc phân phối vật tư cũng sẽ dựa theo cấp bậc thân phận của các ngươi mà phát ra!Nhạc Trọng nhìn xuống bên dưới thản nhiên nói:- Hiện tại ta cho các ngươi cơ hội thay đổi vận mệnh cùng tình cảnh.

Ta cần chiêu mộ hai mươi chiến sĩ trong bình dân, chiêu mộ năm mươi nô quân trong nô lệ.

Người muốn thay đổi vận mệnh đi tới chỗ Lý Dĩnh cùng Lâm Quang Minh báo danh!Một Hoa kiều trẻ tuổi vọt tới trước người Lâm Quang Minh lớn tiếng kêu lên:- Chọn tôi!

Tôi nguyện ý làm chiến sĩ ra trận giết địch!- Chọn tôi, trước kia tôi là nông dân, khí lực của tôi lớn!- Tôi là thợ mộc, sức khỏe của tôi tốt lắm…Nghe xong lời nói của Nhạc Trọng, cả nhóm Hoa kiều vốn không có nhiệt tình muốn tòng quân đều thập phần tích cực vây quanh Lâm Quang Minh cùng Lý Dĩnh tranh đoạt danh ngạch hai mươi chiến sĩ.

Bọn họ đều hiểu rõ đây là cơ hội thay đổi vận mệnh, một khi bỏ qua, chỉ sợ bọn họ phải sống hèn mọn không còn chút tôn nghiêm.Lý Dĩnh phụ trách phiên dịch lời nói của Nhạc Trọng, nhóm người bản địa nghe được thật rõ ràng, lập tức nhào lên tranh đoạt danh ngạch năm mươi nô quân kia.Nhạc Trọng ra lệnh:- Lý Tiếu Nhân, anh mang theo vài người đi dạy Trung văn cho bọn hắn!05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 793: Chế Độ Nô Lệ! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnChứng kiến khu tụ tập đã bị Nhạc Trọng chiếm lĩnh, nhóm người Lý Tiến Nhân liền quay về trong khu.

Dù sao ở bên ngoài nơi nơi đều là tang thi cùng biến dị thú, không có chút lương thực du đãng bên ngoài chính là muốn chết.Lý Tiến Nhân xoay người cung kính đáp:- Dạ, Nhạc lão đại!Sau khi an bài thỏa đáng, Nhạc Trọng đi tới một bồn tắm lớn xa hoa tắm rửa.- Thật thoải mái!Thân thể Nhạc Trọng ngâm trong nước nóng, cảm thụ một dòng khí lưu khởi động trong người.

Hắn thở ra một hơi dài, lật tay lấy ra một viên huyết tinh của rắn biển tứ giai nuốt vào trong bụng.Viên huyết tinh vừa nuốt vào liền hóa thành từng luồng nguyên khí khổng lồ tả xung hữu đột vô cùng bá đạo cải tạo thân thể hắn.Cường độ thân thể của Nhạc Trọng cực cao, nếu là người thường chỉ sợ đã sớm bị phá tan thân thể mà chết, nhưng nguyên khí cường đại không ngừng va đập trong thân thể hắn, lại không ngừng bị hắn cắn nuốt tiêu hóa thành lực lượng chính mình.- Chúc mừng ngài đã lấy được lực lương +, tinh thần +5, cường độ +10 cường hóa!Sau khi luồng nguyên khí khổng lồ bị Nhạc Trọng tiêu hóa, trong thức hải của hắn truyền ra thanh âm êm tai.Nhạc Trọng lại không chút do dự đem viên huyết tinh của sứa biển tứ giai nuốt vào.Viên huyết tinh hóa thành nguyên khí lôi điện nổ tung trong thân thể Nhạc Trọng, phảng phất như muốn đem thân thể hắn xé rách, bên ngoài cơ thể hắn cũng bắn ra lôi quang nhè nhẹ.Được nguyên khí lôi điện xung phá, Nhạc Trọng chỉ cảm thấy thân thể giống như bị vô số mũi nhọn đâm loạn, vô số lưỡi dao sắc bén xuyên thủng, thống khổ khó chịu.

Không ngừng có tế bào bị điện quang phá hủy, sau đó lại nhanh chóng tu bổ gây dựng lại, làm cơ thể hắn càng thêm mạnh mẽ.- Chúc mừng ngài đã lấy được tinh thần +, cường độ +10 cường hóa!- Hô!

Thực lực của mình lại tăng thêm một ít!Tiêu hóa xong nguyên khí khổng lồ, Nhạc Trọng mở mắt mỉm cười.Thực lực lên tới mức độ như hắn nếu muốn tiếp tục tăng lên thập phần khó khăn.

Dù liệp sát biến dị thú tam giai cũng không thể giúp hắn thăng cấp.

Chỉ phải giết chết biến dị thú tứ giai khủng bố mới giúp cho hắn thăng lên một chút.

Nhưng biến dị thú tứ giai hung uy ngập trời, cho dù mạnh mẽ như hắn cũng không nắm chắc chiến thắng.

Nuốt vào hai viên huyết tinh tứ giai thực lực của hắn rốt cục có thể tiến thêm một bước.Sáng sớm hôm sau Nhạc Trọng dẫn Lý Dĩnh, Lâm Quang Minh trực tiếp tấn công một khu tụ tập chừng hơn ngàn người.Bạch Cốt vừa ra trận chém giết mấy chục người bản địa, thuận tiện giết sạch cường giả trong khu tụ tập, khu tụ tập lập tức hỏng mất liền hướng Nhạc Trọng đầu hàng.Nhạc Trọng giết bốn trăm người bản địa từng ăn thịt người, tiếp tục mang binh càn quét những khu tụ tập chung quanh, đem dân cư cướp về dưới trướng của hắn.Do Triệu Thiên Cương liên lạc, bên huyện Tĩnh Cương phái ra viện quân, Bạch Tiểu Thắng mang theo bốn mươi tiến hóa giả đi tới Indo trợ giúp Nhạc Trọng.Bạch Tiểu Thắng đến làm Nhạc Trọng càng thêm thoải mái.

Đội ngũ của Bạch Tiểu Thắng đều có được thực lực tiêu diệt võ trang trăm người.

Họ vừa đến Nhạc Trọng chia thành bốn đội càn quét những khu tụ tập chung quanh, đem rất nhiều khu tụ tập nhỏ cùng trung bình hoàn toàn phá hủy, chiếm đoạt toàn bộ dân cư cùng vật tư trở về.Chưa đầy mười ngày một thế lực mới có được bảy ngàn người bản địa cùng ba ngàn Hoa kiều người sống sót hưng khởi ngay trong khu vực này.

Trên thực tế Nhạc Trọng bắt giữ dân bản địa hơn hai vạn, nhưng bởi vì có một vạn ba ngàn người bản địa tham dự tra tấn ăn thịt Hoa kiều nên bị hắn trực tiếp giết chết, nếu không nhân số dưới trướng của hắn còn nhiều hơn.Đồng thời trải qua mười ngày chiến đấu, số lượng chiến sĩ Hoa kiều dưới trướng của hắn đã lên tới bốn trăm người, trong đó trung tâm nhất đối với hắn lại là nhóm thanh niên cấm vệ quân tuổi nhỏ có số lượng lên tới một trăm ba mươi người.Nơi bờ biển, Nhạc Trọng nhìn tiểu nhân ngư ra lệnh:- Gọi về hải thú!Tiểu nhân ngư hoàng tộc nhỏ xinh cũng vô cùng quật cường trừng mắt nhìn Nhạc Trọng ngậm chặt miệng, lúc này nàng mặc một bộ váy áo màu lam, đuôi cá biến thành chân người, nhìn qua giống như một tiểu la lỵ nhân loại khả ái, không còn dáng vẻ của sinh vật Hải tộc trong truyền thuyết.Nhạc Trọng nhìn tiểu nhân ngư lạnh lùng nói:- Cô còn không chịu nghe lệnh sao?

Tốt!

Nhã Tử, cô tới dạy dỗ nàng một chút!Điều giáo sư Nhã Tử dễ thương thành thục đang đứng bên cạnh Nhạc Trọng cúi người thi lễ sau đó đi nhanh về hướng tiểu nhân ngư.Tiểu nhân ngư nhìn thấy Nhã Tử đang đi tới trên mặt thoáng hiện nét sợ hãi dùng Trung văn trúc trắc gian nan kêu lên:- Đừng…qua đây!Tiểu nhân ngư thiên tư hơn người, vô cùng trí tuệ, rất nhanh đã học xong một chút Trung văn đơn giản.

Nhưng nàng tràn ngập sợ hãi đối với Nhã Tử, còn sợ nữ nhân này hơn Nhạc Trọng gấp mười lần.Nhã Tử làm điều giáo sư cũng không có cảm xúc thương hương tiếc ngọc như nam tử, nàng xuống tay thập phần tàn nhẫn, làm tiểu nhân ngư sợ hãi nàng tới cực điểm.Nhạc Trọng lạnh lùng ra lệnh:- Gọi về hải thú!

Đem hải thú cấp thấp gọi về đây!Tiểu nhân ngư không dám tiếp tục chống lại mệnh lệnh Nhạc Trọng mở đôi môi anh đào bắt đầu phát ra tiếng hát kỳ dị huyền diệu.Tiếng hát không ngừng quanh quẩn, qua một lúc sau mặt biển bốc lên cuồn cuộn, sao biển biến dị, bọ biển biến dị từ trong hải dương không ngừng nổi lên.Nhạc Trọng nhìn thấy số lượng hải thú đã vượt qua trăm con quát:- Đủ rồi!Tiểu nhân ngư ngậm miệng có chút oán hận trừng mắt liếc Nhạc Trọng, khuôn mặt trắng tuyết oánh ngọc cũng có chút đỏ bừng lên.

Nàng thập phần tức giận với hành vi tùy ý sai sử của hắn, nhưng nàng cũng không còn biện pháp phản kháng, dù sao đang ở dưới mái hiên nhà người, không thể không cúi đầu.Nhạc Trọng chỉ xuống nhóm hải thú ra lệnh cho thanh niên cấm vệ quân tay cầm Đường đao phảng chế:- Tiêu diệt chúng nó!Những con hải thú kia chính là công cụ mà Nhạc Trọng sử dụng để bồi dưỡng cường hóa giả.Lý Dĩnh mặc một thân quân trang, cầm ám ma đao trong tay, trong mắt chợt lóe hàn quang lớn tiếng kêu lên:- Vì thủ lĩnh!

Theo tôi giết!Nhóm trẻ con thanh niên cấm vệ quân lớn tiếng gầm rú tay cầm Đường đao hướng hải thú vọt tới:- Vì thủ lĩnh!Bạch Tiểu Thắng cùng Bạch Cốt bọn họ ở một bên lược trận thủ hộ cho thanh niên cấm vệ quâ, bảo hộ nhóm trẻ con không bị hải thú thương tổn.Tiểu nhân ngư cũng không gọi về biến dị thú nhị giai, những hải thú cao cấp đủ uy hiếp nhóm thanh niên cấm vệ quân đều bị các cao thủ như Bạch Tiểu Thắng chém đứt nanh vuốt ném tới trước người nhóm trẻ con cho bọn hắn giết chết thăng cấp.Được các cao thủ bảo hộ, nhóm thanh niên cấm vệ quân không ngừng thăng cấp thật nhanh, mỗi người đều đã cường hóa cấp bậc hơn 10 cấp, hơn nữa còn đang không ngừng thăng lên.Nhạc Trọng nhìn vẻ mặt quật cường của tiểu nhân ngư, khóe môi hiện tia vui mừng:- Tiểu nhân ngư này quả nhiên là bảo bối tốt.

Chỉ cần nắm chắc nàng trong tay, mình có thể không ngừng chế tạo ra được một chi đại quân cường hóa giả!05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 794: Liên Quân Indo Phương Bắc!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nói:- Tôi cho cô một cái tên đi, gọi là Hải Lan!Tiểu nhân ngư nghe được Nhạc Trọng đặt tên cho nàng quật cường quay đầu sang nơi khác ngậm chặt miệng không nói câu nào.Nhã Tử nhìn thấy tiểu nhân ngư quay đầu, trên mặt phát lạnh quát:- Hải Lan, vì sao dám vô lễ với chủ nhân như vậy?

Chủ nhân cho cô tên là vinh hạnh của cô.

Còn không nhanh cảm ơn!

Chẳng lẽ cô còn muốn bị giam trong phòng tối, nhấm nháp mùi vị địa ngục cực lạc nữa sao?Trong mắt Hải Lan thoáng hiện vẻ sợ hãi lẫn ủy khuất liếc nhìn Nhạc Trọng dùng Trung văn trúc trắc nói:- Tạ…tạ…chủ…nhân!Nhạc Trọng liếc nhìn Nhã Tử khen ngợi một câu:- Tốt lắm!Khi Nhạc Trọng liên hệ về Nhật Bản, nói ra tình huống của tiểu nhân ngư, Quý Minh liền đề nghị đưa Nhã Tử tới.

Quả nhiên Nhã Tử đem tiểu nhân ngư dạy dỗ thật ngoan ngoãn còn tốt hơn chính hắn ra tay rất nhiều.Nhã Tử thoáng xoay người thi lễ với Nhạc Trọng mang theo cỗ phong tình quyến rũ mỉm cười nói:- Đa tạ chủ nhân khích lệ!Tuy rằng gương mặt Nhã Tử không tính là đại mỹ nhân tuyệt sắc, nhưng trên người nàng mang theo cỗ phong vị nữ tính thật nồng, nhìn qua còn mê người hơn cả những mỹ nhân đỉnh cấp.Nhạc Trọng đem lực lượng của Hải Lan vận dụng tới cực hạn, chỉ dùng gần ba ngày thời gian hắn đã đem toàn bộ thanh niên cấm vệ quân bồi dưỡng thành cường hóa giả vượt qua 30 cấp.

Nhóm chiến sĩ như Lâm Quang Minh cũng đều được Nhạc Trọng huấn luyện thành cường hóa giả vượt qua 10 cấp.

Hình thành một cỗ lực lượng không nhỏ, đồng thời cũng thu hoạch được hơn một ngàn tấn hải thú biến dị làm thực vật.Ngay trong lúc Nhạc Trọng bồi dưỡng thế lực của mình, người bản địa Indo rốt cục đã có hành động.Toàn bộ những khu tụ tập nhỏ cùng trung bình chung quanh địa bàn của hắn đều đã bị hắn thu vào trong tay, nhưng vẫn còn lại ba thế lực nhân số vượt hơn vạn người.

Ba thế lực này là hội ủy ban cách mạng Indo, hội phục hưng Indo, đế quốc Indo.Mỗi thế lực có nhân số vượt qua ba vạn người, hơn nữa còn có không ít cường hóa giả.Bên trong một ngôi biệt thự, thật nhiều mỹ nữ trần truồng đi lại, làm căn biệt thự mang theo cỗ khí tức dâm mỵ vô cùng.Một gã trung niên nam tử mặc âu phục, đeo dây chuyền vàng lớn cỡ ngón cái cùng nhẫn vàng, bộ dáng như nhà giàu mới nổi nói:- Tình huống cụ thể chính là như vậy.

Tên người Hoa Nhạc Trọng kia đã sáng lập vương quốc của mình, hơn nữa kỳ thị người Indo chúng ta, đem họ biếm thành nô lệ.

Các ông thấy thế nào?Người này tên là Bản Tư Đặc, chính là thủ lĩnh của ủy ban cách mạng Indo, trước cuối thời hắn chỉ là một gã nông dân bình thường, sau cuối thời dựa vào lòng dạ tàn nhẫn ác độc cùng thức tỉnh tiến hóa rốt cục xưng bá một phương, trở thành bá chủ.Một gã nam tử tóc vàng, dáng người khôi ngô hừ lạnh một tiếng:- Giết hắn!

Indo là lãnh thổ của chúng ta, nếu hắn dám tới nơi này thì là muốn chết!Indonesia từng là thuộc địa của phương tây, nam tử tóc vàng này tên là Phổ La Tư, là người hỗn huyết.

Hắn là thủ lĩnh phục hưng hội Indo, cũng là một tiến hóa giả thực lực mạnh mẽ.Bản Tư Đặc nhìn chằm chằm một gã thanh niên chừng hai mươi ba hai mươi bốn tuổi bộ dạng thập phần anh tuấn trong lòng đang ôm một mỹ nữ kiều diễm nói:- Tôi cũng nghĩ như vậy, tên kia thật sự rất to gan lớn mật, dù là người Châu Âu cũng không dám đem dân chúng của chúng ta biếm thành nô lệ.

Hắn còn dám giết người của chúng ta, còn muốn sử dụng như nô lệ, quả thật là đáng chết.

Lai Ni, nếu anh không ra tay, anh chính là toàn bộ địch nhân của người Indo chúng tôi, tôi cùng Phổ La Tư sẽ không bỏ qua cho anh!Lai Ni là thủ lĩnh của Indo đế quốc, hắn nghe vậy mỉm cười nói:- Được!

Tôi cùng các ông đi tiêu diệt Nhạc Trọng.

Nhưng toàn bộ xử nữ dưới trướng hắn đều thuộc về tôi, ngoài ra tôi muốn một phần ba chiến lợi phẩm!Lai Ni sáng lập đế quốc Indo liền đem toàn bộ mỹ nữ xinh đẹp thu vào trong hậu cung, hiện tại nhân số mỹ nữ đã vượt hơn năm trăm người, hứng thú của hắn là chơi đùa xử nữ xinh đẹp.- Được!- Ân!Phổ La Tư cùng Bản Tư Đặc nhìn nhau đồng ý yêu cầu này.Ba cự đầu bắc bộ Indo đạt tới hiệp thương, liền phát động bắt đầu chuẩn bị chiến đấu.

Ba đại thế lực đều có một ngàn bộ đội tinh nhuệ cùng một ngàn nô quân chuyên dùng làm vật hi sinh.Bộ đội tam đại thế lực điều động thật nhanh, vừa tập hợp đã hình thành một đội quân tinh nhuệ nhân số ba ngàn người cùng hơn vạn nô quân hướng địa bàn của Nhạc Trọng tiến tới.Trong đó có hai mươi xe tăng, hơn trăm xe thiết giáp, hai mươi pháo tự hành, lực lượng này đủ nghiền nát toàn bộ địch nhân bắc bộ Indo dám phản kháng.Trên một gò cao, Nhạc Trọng mang theo Lý Dĩnh, Lâm Quang Minh cùng Bạch Tiểu Thắng nhìn ra phương xa.Nhìn bộ đội của tam đại thế lực, nhóm người Lâm Quang Minh, Trần Thất, Lý Nguyên Hạo đều hiện lên vẻ ngưng trọng.

Dưới trướng của họ chỉ có bốn trăm bộ hạ, hơn nữa đại bộ phận mặc dù là cường hóa giả nhưng chưa được máu lửa hun đúc, chưa trải qua huấn luyện, chính là một đạo quân ô hợp, căn bản không phải đối thủ của tam đại thế lực.Nhạc Trọng nhìn phương xa trong mắt thoáng hiện hàn quang cười lạnh nói:- Đến rồi sao?Lâm Quang Minh đề nghị:- Thủ lĩnh, hay là chúng ta lui vào núi sâu đánh du kích với bọn hắn, chờ khi các chiến sĩ có kinh nghiệm chiến đấu sung túc thì phản kích lại thế nào?Nhạc Trọng cự tuyệt nói:- Không cần!

Hôm nay chúng ta ngay mặt tiêu diệt bọn hắn, cho bọn hắn biết sự lợi hại của chúng ta!Lâm Quang Minh cũng không tiếp tục nhắc lại, trong mắt hắn hiện lên vẻ hung hãn kiên quyết.

Chỉ cần giết dân bản địa, hắn cho dù phải chiến đấu tới khắc cuối cùng cũng không hối hận.

Hắn đề nghị với Nhạc Trọng như vậy không phải vì sợ hãi, mà là vì muốn sống sót để có cơ hội tiêu diệt kẻ thù.- Phát động công kích!Nhạc Trọng cầm bộ đàm truyền ra mệnh lệnh.Bốn chiếc lôi đình chiến cơ từ phương xa bay tới, bay lên trên đỉnh đầu đội ngũ quân đội người bản địa lập tức ném bom.Oanh!

Oanh!

Oanh!Nương theo từng tiếng nổ kinh thiên động địa, đội quân Indo bị vô số ngọn lửa bao phủ, thật nhiều người bị tạc tan xương nát thịt, tay chân gãy vụn, trên người bốc cháy hừng hực, tiếng kêu rên thảm thiết lan tràn.Bốn chiếc lôi đình chiến cơ không ngừng bắn phá, đem từng chiếc xe thiết giáp cùng xe tăng đánh bạo.Dưới sự công kích vô cùng hung mãnh của bốn chiếc lôi đình chiến cơ, quân đội Indo nhất thời tổn thương nặng nề, lâm vào trong hỗn loạn.

Quân đội lập tức tán loạn, hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy, cho dù bị quan quân Indo bắn chết những lính đào ngũ nhưng cũng không chút tác dụng, căn bản không thể ngăn cản được đội quân tan vỡ.Nhưng ba ngàn tinh nhuệ của tam đại thế lực lại không bị hỏng mất, tuy rằng vẫn bị đánh tan, bị giết không ít người nhưng bọn hắn vẫn kịp thời trốn vào sau các vật che chắn giơ súng trường bắn lên không.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 795: Đại Bại Liên Quân Indo Phương Bắc!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhìn thấy tinh nhuệ của tam đại thế lực bị đánh tan, trong mắt thoáng hiện hàn quang ra lệnh:- Động thủ!

Theo tôi xông lên, giết sạch bọn chúng!Dứt lời Nhạc Trọng dẫn theo Bạch Tiểu Thắng, Lý Dĩnh, Bạch Cốt bọn họ hướng tán binh công tới.Ba ngàn tinh nhuệ Indo tuy rằng vẫn còn có thể chiến đấu, nhưng vì bị tập kích đột ngột nên tách xa nhau, chỉ biết giấu kín sau những vật che chắn nên không cách nào tụ tập lại một chỗ.Bị những cường giả như Bạch Cốt cùng Bạch Tiểu Thắng công kích, tinh nhuệ tam đại thế lực không ngừng tiêu hao.Bốn chiếc lôi đình chiến cơ sau một vòng ném bom bắn phá, liền trực tiếp bay vút vào trong mây, không ngừng phóng đạn đạo vào những chiếc xe tăng, xe thiết giáp cùng pháo tự hành, đập nát lực lượng chống cự của quân đội Indo.Bản Tư Đặc phẫn nộ mang theo vẻ hoảng sợ lớn tiếng rít gào:- Đáng chết!

Tại sao có thể như vậy?

Tại sao có thể như vậy?Theo dự tính của Bản Tư Đặc quân đội của bọn hắn có thể trực tiếp giết tới thành thị thế lực của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng nhất định sẽ bị đánh hỏng mất, bọn hắn chỉ cần trả giá thương vong nhất định sẽ công phá thành thị, có thể thoải mái đốt phá cướp giật, giết hại Hoa kiều.

Nhưng hiện tại bọn hắn đột ngột bị bốn chiếc lôi đình chiến cơ giết ra khiến đội ngũ chết thảm trọng, bộ đội bị phân chia, còn bị Nhạc Trọng dẫn người giết không ít bộ hạ.Đúng lúc này trên bầu trời, một thân ảnh màu xanh khổng lồ bay vút xuống, hai cánh khẽ vỗ, bổn nguyên lực lượng phát động, từng đạo cơn lốc hóa thành phong nhận bén nhọn bắn thẳng xuống đội ngũ Indo bên dưới.Bị phong nhận cuồng bạo oanh kích, hơn trăm chiến sĩ Indo lập tức bị chém giết, nơi nơi đều là thi thể cùng phần còn lại của chân tay bị cắt đoạn.Bản Tư Đặc nhìn tiểu Thanh đang bay lượn trên không, trong mắt thoáng hiện hoảng sợ:- Biến dị thú tam giai!

Làm sao có mãnh thú đáng sợ như vậy?

Nhạc Trọng kia rốt cục là ai?

Hắn làm sao có thể phục tùng được mãnh thú như thế?Mỗi con biến dị thú tam giai đều là hung vật đáng sợ, một con tam giai dễ dàng phá hủy một doanh bộ binh.

Mà biến dị thú không trung hệ là khó đối phó nhất, tuy rằng lực phòng ngự của chúng không cao lắm nhưng lại có được tốc độ nhanh như quỷ mị, đồng thời có thể bay lượn trên bầu trời, cơ hồ không có vật gì có thể thương tổn được chúng.Cho dù là Thương Quỷ đứng đầu Cao Thiên Nguyên cũng chỉ có năng lực uy hiếp biến dị thú không trung hệ tam giai, cũng không nhất định đánh trúng được chúng.

Về phần những người khác thì càng không cách nào đối kháng được chúng.Tiểu Thanh cũng không dừng lại quá lâu, không ngừng bay lượn vận dụng lực lượng bổn nguyên tạo thành từng đạo phong nhận thật lớn đem chiến sĩ Indo bên dưới giết chết.Hai mắt Lai Ni biến thành đỏ đậm, vẻ tiêu sái đã hoàn toàn biến mất không nhìn thấy gì nữa.

Hắn chẳng khác gì một con dã thú bị thương nhìn qua Bản Tư Đặc cùng Phổ La Tư lớn tiếng hét:- Làm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ?Trước kia Lai Ni chưa từng gặp qua một sự đả kích nghiêm trọng đến như vậy, hắn cũng không phải là cao thủ quân đội, chỉ luôn dựa vào lực lượng bản thân mà chiến thắng địch nhân, nhưng hiện tại gặp phải binh khí chiến tranh như lôi đình chiến cơ, hắn đã hoàn toàn không còn phương pháp.Hai người Bản Tư Đặc cùng Phổ La Tư đưa mắt nhìn nhau không biết nên làm sao mới phải.

Bọn hắn cũng không phải nhân tài lĩnh quân, sở dĩ có thể trở thành thủ lĩnh là vì thực lực đủ mạnh mẽ.

Đối mặt cục diện hiện tại bọn hắn hoàn toàn không biết nên làm sao ứng phó.Ngay lúc đám người Lai Ni còn đang do dự, chiến cuộc đã xảy ra biến hóa cực lớn.

Theo Nhạc Trọng suất lĩnh, nhóm tiến hóa giả liên tục ra tay, lập tức giết chết mấy trăm chiến sĩ tinh nhuệ Indo, những người bản địa khác chợt hỏng mất, điên cuồng bỏ chạy về phía sau.Ý chí chiến đấu của người bản địa không mạnh, kỹ năng yếu, trang bị kém, sức chiến đấu cũng kém.

Không thể so sánh với tinh nhuệ của Thiên Đường thần quốc cùng tinh nhuệ của Đại Thái đế quốc mà Nhạc Trọng từng gặp qua.

Bọn hắn chỉ biết giết hại bình dân, sau khi bị giết mấy trăm người lập tức hỏng mất, bị đánh tơi bời, bỏ chạy tứ tán.Nhạc Trọng nhìn đám người kia bỏ chạy trong mắt cũng thoáng hiện vẻ kinh ngạc, hắn cũng không nghĩ tới đám người kia lại bị tan vỡ nhanh chóng tới như vậy, liền nắm bắt cơ hội xung phong quát:- Giết!Nhóm cao thủ Bạch Tiểu Thắng theo sát phía sau hắn truy giết tàn binh, đám người kia chỉ biết điên cuồng kêu khóc chạy trốn, còn có người trực tiếp quỳ xuống đầu hàng, nhưng bị nhóm cao thủ đã giết đỏ mắt trực tiếp chém giết.Bản Tư Đặc trầm giọng nói:- Tôi đi tổ chức chống cự trước, các người nhanh chóng nghiên cứu đối sách đi!- Tên ngu xuẩn!

Quả nhiên là một nông dân ngu xuẩn!

Ngay thời điểm này còn muốn chống cự, hiện tại chạy trốn mới là thượng sách.

Nhưng cũng tốt, có tên ngu xuẩn kia ngăn cản như vậy chúng ta càng dễ chạy trốn!Trong lòng Lai Ni cười lạnh, vẻ mặt chân thành nói:- Bản Tư Đặc, vậy nhờ ông.

Chúng tôi nhất định sẽ nghĩ biện pháp đánh bại bọn hắn!Bản Tư Đặc gật gật đầu nhanh chóng chạy ra trung tâm chỉ huy.Bản Tư Đặc vừa đi, Lai Ni cùng Phổ La Tư liền bắt đầu truyền lệnh tập kết bộ đội, việc bọn hắn có thể làm chính là nhanh chóng rút lui khỏi nơi này.

Mặc dù đội ngũ không chịu nổi một kích của Nhạc Trọng, nhưng chống lại những thế lực bản thổ khác vẫn là chiến sĩ hung hãn, đều là tài nguyên quý giá.Bản Tư Đặc vừa rời khỏi trung tâm chỉ huy không lâu, một gã quan quân liền hốt hoảng chạy tới lớn tiếng nói:- Bệ hạ, Bản Tư Đặc đã mang theo bộ hạ tâm phúc bỏ trốn rồi!- Cái gì!

Tên vương bát đản chết tiệt kia thế nhưng bỏ trốn!Lai Ni cùng Phổ La Tư bị tin tức này làm giận dữ cơ hồ hộc máu, Bản Tư Đặc bỏ trốn chẳng khác gì lưu lại bọn hắn đối chiến ngay mặt với bộ đội của Nhạc Trọng.Lai Ni thất kinh truyền mệnh lệnh:- Triệt!

Mau triệt!

Truyền mệnh lệnh của ta, mọi người lập tức lui lại!Vừa truyền ra mệnh lệnh, Lai Ni cùng Phổ La Tư mang theo mấy chục tên tâm phúc trong trung tâm chỉ huy bỏ lại đại bộ đội trực tiếp chạy trốn.Lai Ni vừa hạ lệnh, quân đội Indo hoàn toàn hỏng mất, nơi nơi đều là tàn binh điên cuồng bỏ chạy, không đánh mà tan.Hơn bốn trăm chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng càng đánh càng hăng, điên cuồng đuổi giết kẻ địch.

Đám chiến sĩ này nếu phải đánh ngược gió thì dễ dàng sụp đổ, nhưng chỉ cần đánh thuận gió liền biến thành dũng sĩ, hơn nữa bọn hắn đều đã trở thành cường hóa giả, tố chất thân thể đã mạnh mẽ, muốn liệp sát quân đội Indo đã hoảng loạn cực kỳ dễ dàng.Nhạc Trọng mang theo bốn trăm bộ hạ một đường đuổi giết, giết chết hơn ba ngàn người, bắt tù binh không ít.Nhạc Trọng được thế không buông tha tiếp tục mang binh đánh thẳng vào ủy ban cách mạng Indo ở gần nhất.Ủy ban chiếm cứ một huyện thành, ở ngoài thị trấn chỉ có một tầng hàng rào gỗ vờn quanh, ngoài ra không có tường thành hay sông đào bảo hộ, về phần công sự hoàn toàn không có.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 796: Liên Tục Chiếm Hai Thành! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn mười binh lính đứng ngay lối vào huyện thành bị Bạch Cốt giết chết, Nhạc Trọng suất lĩnh đội ngũ giết thẳng vào nơi đóng quân của ủy ban cách mạng Indo.Đại quân ủy ban cách mạng Indo đã bị tiêu diệt, lưu lại chỉ là đạo quân ô hợp, một thoáng đã bị Nhạc Trọng mang binh đánh vỡ, hoàn toàn tán loạn.Một gã quan quân đi vào báo cáo với Bản Tư Đặc mới chạy về còn kinh hồn chưa định:- Đại nhân, bộ đội Nhạc Trọng đánh tới!Bản Tư Đặc giận tím mặt:- Cái gì?

Không ngờ hắn mang binh đánh tới rồi sao!

Hỗn đản chết tiệt, khinh thường ta dễ khi dễ chứ gì, đi với ta đem toàn bộ bọn hắn tiêu diệt!Nơi này là căn cơ của Bản Tư Đặc, hắn không thể trốn, chỉ có thể lựa chọn đối chiến một trận với Nhạc Trọng.Bản Tư Đặc tập kết năm mươi cường hóa giả trên 30 cấp xông ra ngoài chiến đấu.Bản Tư Đặc mang theo bộ hạ từ thật xa đã lớn tiếng hô to:- Ta là thủ lĩnh ủy ban cách mạng Indo Bản Tư Đặc, các ngươi gọi Nhạc Trọng ra nói chuyện với ta!Bản Tư Đặc từng học tập qua kỹ năng ngôn ngữ chuyên tinh nên có thể sử dụng Trung văn.Nhạc Trọng đi ra lạnh lùng nói:- Ta là Nhạc Trọng, ngươi có lời gì thì nói nhanh!Bản Tư Đặc lớn tiếng nói:- Nhạc Trọng, chỉ cần ngươi mang binh rời đi nơi này, sự tình hôm nay ta sẽ không tính toán.

Ngoài ra, ta còn tặng cho ngươi một trăm xử nữ xinh đẹp, một ngàn tấn lương thực, một trăm tấn nhiên liệu.

Hơn nữa ta còn nguyện ý kết minh với ngươi tiêu diệt Indo đế quốc cùng phục hưng hội Indo!Chỉ cần sống sót Bản Tư Đặc có thể bán đứng bất luận kẻ nào, cho dù là đồng minh ngày xưa hắn cũng không chút do dự trực tiếp bán rẻ.Ngữ khí của Nhạc Trọng âm sâm dày đặc, nói:- Hiện tại ngươi chỉ có một lựa chọn, đầu hàng vô điều kiện, hoặc là chết!Sắc mặt Bản Tư Đặc đại biến, âm trầm nói:- Nhạc Trọng, ngươi không cần khinh người quá đáng.

Lấy lực lượng trong tay ta nếu kiên trì chống cự, bộ hạ ngươi thương vong sẽ không ít.

Hơn nữa ta muốn chạy ngươi căn bản không ngăn được ta!

Nhiều địch nhân không bằng thêm người bằng hữu!- Vậy sao?Một thanh âm vô cùng cao ngất đột nhiên xuất hiện bên người Bản Tư Đặc, trong tim của hắn nhất thời sinh ra cỗ dự cảm nguy hiểm.

Hắn đang định phát động kỹ năng, một ánh đao thoáng hiện chợt lóe ngay trên đầu của hắn.Đầu lâu của Bản Tư Đặc phóng lên cao, trong hai mắt hắn tràn ngập vẻ kinh ngạc cùng khó tin, trong con ngươi hắn ảnh ngược lên thân ảnh của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng sử dụng kỹ năng phân thân cùng kỹ năng tiềm hành đã lừa gạt ánh mắt của Bản Tư Đặc, dễ dàng đem hắn chém giết ngay trong vòng vây địch nhân.Thực lực của Bản Tư Đặc tuy không kém nhưng không chút lực đánh trả khi bị Nhạc Trọng đánh lén.- Tiến công!Nhạc Trọng quát lạnh một tiếng, phát động kỹ năng ảnh bộ, nhanh như quỷ mị lao vào trong nhóm cường giả Indo còn chưa kịp phản ứng kia.Ánh đao liên tục lóe lên, từng tên cường giả Indo thật dễ dàng bị hắn xử lý.- Giết!Nhóm cao thủ của Bạch Tiểu Thắng phát động kỹ năng giống như mãnh hổ giết vào trong nhóm cường giả trước mặt.Bản Tư Đặc vừa bị giết chết khiến trong lòng nhóm cường giả khủng hoảng lập tức bỏ chạy tứ tán, nhưng bọn hắn không cách nào chạy thoát, chỉ trong vòng năm phút ngắn ngủi đã bị giết chết sạch sẽ.Nếu ngay ban đầu Bản Tư Đặc mang theo bộ hạ bỏ chạy khỏi nơi này, sau đó trốn vào rừng đánh du kích với Nhạc Trọng cũng sẽ tạo thành phiền phức đối với hắn, nhưng Bản Tư Đặc lại mang theo cao thủ tinh nhuệ đi giằng co với Nhạc Trọng, đã dễ dàng bị hắn toàn tiêm toàn bộ đội ngũ.Bản Tư Đặc bị giết, ủy ban cách mạng Indo hoàn toàn hỏng mất, thật nhiều người bản địa bỏ chạy trốn vào trong rừng, đại bộ phận người bản địa cùng Hoa kiều bị bắt giữ đều bị Nhạc Trọng bắt làm tù binh.Ủy ban cách mạng Indo tổng cộng có năm vạn dân cư.

Trải qua trận đánh lần này thật nhiều người bản địa trốn chết, chỉ còn lại khoảng bốn vạn người.

Đại bộ phận đều là người bản địa, Nhạc Trọng không thể không phái người canh giữ bọn họ.Sau khi gồm thâu ủy ban cách mạng Indo, hắn liền xử lý những người từng phạm phải tội ác dã man, toàn bộ kẻ phạm tội đều bị hắn chém đầu, hơn ba vạn người thoáng chốc bị hắn giết hơn vạn, thi thể ném vào trong biển xem như cung cấp thực vật cho thật nhiều hải thú biến dị.Cơ hồ cùng một lúc Nhạc Trọng thanh tẩy thế lực của Bản Tư Đặc, đồng thời còn phái Bạch Tiểu Thắng mang theo bốn trăm chiến sĩ tiếp tục tiến công phục hưng hội Indo.Lúc này chỉ cách thời gian tiêu diệt bộ đội chủ lực của tam đại thế lực chưa lâu, phục hưng hội Indo cùng Indo đế quốc chưa kịp khôi phục nguyên khí, là thời điểm thừa thắng xông lên tốt nhất.Bạch Tiểu Thắng mang binh đi tới trước tòa thành thị mà phục hưng hội Indo chiếm lĩnh.Đây là một tiểu thị trấn trước cuối thời, lúc này bên ngoài chỉ có một tầng hàng rào gỗ phòng thủ, hoàn toàn thể hiện rõ tính cách hời hợt của dân bản xứ.Hiện tại những thế lực lớn tại Hoa Hạ quốc đều bắt đầu xây dựng tường thành cùng đào sông chung quanh bảo vệ thành.

Mà dân bản xứ Indo lại chỉ dùng một tầng hàng rào gỗ đến phòng hộ, chỉ cần thi đàn tấn công thật dễ dàng phá hủy mất.Từng người bản xứ cầm súng núp sau công sự che chắn kinh hồn táng đảm nhìn đội ngũ của Bạch Tiểu Thắng.

Bộ đội tinh anh của phục hưng hội Indo đã bị Nhạc Trọng giết hết sạch sẽ, những dân bản xứ này chỉ bị kéo tới làm vật hi sinh.Bạch Tiểu Thắng từ phương xa nhìn qua, lại nói với Bạch Cốt:- Bạch Cốt tiên sinh, xin ngài ra tay!Vì cuộc chiến lần này Nhạc Trọng đem cả Bạch Cốt điều động cho Bạch Tiểu Thắng tạm thời chỉ huy.

Bạch Cốt đã có được trí tuệ sơ cấp nên cũng hiểu được một ít ngôn ngữ của nhân loại.Trong mắt Bạch Cốt lóe lên linh hồn ma hỏa, cầm búa lớn hướng lối vào xông thẳng tới.Nhóm dân bản xứ hoảng sợ giơ súng điên cuồng bắn Bạch Cốt nhưng không hề có chút hiệu quả.Bạch Cốt vừa mới vọt tới trước lối vào thì đột nhiên dưới chân trầm xuống, ngay lập tức bị rơi vào bên dưới.Hầm ngầm sâu tới năm thước, bên dưới phủ đầy thép nhọn.

Tuy tính tình dân bản xứ hời hợt, nhưng vẫn có người thông minh biết sử dụng cạm bẫy đối phó cường giả.Chứng kiến Bạch Cốt rơi xuống hầm ngầm, nhóm dân bản xứ phát ra tiếng hoan hô.Nhưng thanh âm của họ còn chưa vang bao lâu, Bạch Cốt đã nhẹ nhàng nhảy lên, bước một bước dài huy động búa lớn đem đầu hai gã bản xứ chặt đứt.Chứng kiến đồng bạn bị chặt đầu, những người còn lại sắc mặt như tro tàn kinh hô.Bạch Cốt liên tục chém giết mười mấy người lập tức làm những người khác khủng hoảng xoay người bỏ chạy.- Xông lên!

Triệu Hùng!Bạch Tiểu Thắng chỉ vào huyện thành lớn tiếng ra lệnh.- Giết!Triệu Hùng là một cường hóa giả 43 cấp dưới trướng Bạch Tiểu Thắng, thực lực cường hãn phi phàm.

Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn theo mười tiến hóa giả cùng một nhóm chiến sĩ xung phong về phía trước.Nhóm người Triệu Hùng giết chết chừng mười mấy dân bản xứ lập tức tạo nên hỗn loạn, người trong trấn bỏ chạy tứ tán.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 797: Liên Tục Chiếm Hai Thành! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột gã dân bản xứ chạy tới trước mặt Phổ La Tư lớn tiếng quát:- Đại nhân, phía trước bị bại.

Đại bại, tất cả mọi người đã bại.

Hiện tại trong trấn lâm vào trong hỗn loạn rồi.

Đại nhân, làm sao bây giờ?Vẻ mặt Phổ La Tư không thể tin nổi nói:- Cái gì?

Nhanh như vậy?

Trong tay Kiệt Bản Đốn không phải có ba ngàn quân đội sao?

Vì sao bại nhanh như vậy?Ngày đó bị chiến bại, Phổ La Tư dùng phương thức kéo tráng đinh nhanh chóng gầy dựng một đội ngũ ba ngàn người phòng thủ thị trấn.

Hắn dự tính ba ngàn người dù sao cũng có thể ngăn cản được Nhạc Trọng một ngày, đợi sau khi Nhạc Trọng phải trả giá thật nhiều thương vong thì hắn lại cùng Nhạc Trọng đàm phán.Phổ La Tư làm sao cũng không nghĩ tới đội quân của hắn không chống đỡ nổi một giờ đã bị hỏng mất.Tên bản xứ kia lớn tiếng nói:- Đại nhân, tướng quân Kiệt Bản Đốn đã bỏ chạy!Chính bởi vì Kiệt Bản Đốn nắm binh quyền trong tay lại đột nhiên bỏ chạy mới làm đội ngũ của phục hưng hội Indo tan tác thật nhanh, đương nhiên do sức chiến đấu của bọn hắn quá kém cũng là một nguyên nhân trong đó.Phổ La Tư mắng một câu xoay người chạy ra ngoài:- Tên vương bát đản Kiệt Bản Đốn kia!

Lôi Văn, đi theo ta!Tên bản xứ hô:- Dạ!Phổ La Tư vừa trốn, phục hưng hội Indo không còn sức chống cự.

Nhưng dân bản xứ trong trấn nghe tin nếu đầu hàng vẫn bị Nhạc Trọng xử lý những kẻ từng phạm tội ác tra tấn ăn thịt người, vì vậy hơn hai vạn dân bản xứ bị dọa đến khủng hoảng, bỏ chạy vào rừng.Tại Indo không thiếu rừng rậm, trong rừng có thật nhiều biến dị thú hung mãnh, căn bản không phải hoàn cảnh mà nhân loại có thể sinh tồn.

Hơn hai vạn dân bản xứ trốn vào trong rừng rất nhanh đã biến thành con mồi của biến dị thú, tử thương thảm trọng.Thế lực phục hưng hội Indo cũng rơi vào trong tay Nhạc Trọng.Lai Ni chứng kiến cả hai thế lực của Bản Tư Đặc cùng Phổ La Tư đã bị Nhạc Trọng dễ dàng đánh bại gồm thâu, lập tức mang theo đội ngũ di chuyển về hướng nam Indo.Gồm thâu xong hai thế lực lớn bản địa, Nhạc Trọng đã trở thành vua của phương bắc Indo, cơ hồ không còn mấy thế lực đủ sức đối kháng cùng hắn.Sau khi thế cục thoáng ổn định, Nhạc Trọng gọi Bạch Tiểu Thắng nói:- Bạch Tiểu Thắng, anh có bằng lòng ở lại Indo, làm tổng đốc Indo hay không?

Chỉ cần anh ở lại nơi này, toàn bộ mỹ nữ nơi này mặc cho anh lựa chọn!Ngoài ý liệu của Nhạc Trọng, hắn vốn nghĩ Bạch Tiểu Thắng sẽ mừng rỡ đáp ứng, dù sao đây là cơ hội tốt tự mình thống trị một phương.Bạch Tiểu Thắng lộ ra vẻ mặt do dự hồi lâu mới lắc đầu nói:- Nhạc lão đại, tôi tự biết khả năng của chính mình.

Nếu như nói giết người, giết biến dị thú, chơi nữ nhân, tôi là một hảo thủ.

Nhưng áp lực làm chủ một phương đối với tôi thật sự quá lớn, tôi không làm được đâu.

Làm vậy quá mệt mỏi, cần lo lắng quá nhiều, một khi bận rộn căn bản không có thời gian chơi đùa, chém giết.

Điều này đối với tôi là một loại tra tấn.

Tôi vẫn thích làm hộ vệ của anh cùng anh đi nơi nơi chinh chiến, mãi cho tới khi nào tôi chết mới thôi!Bạch Tiểu Thắng mới nghiêm chỉnh chưa đầy một phút thời gian liền lộ ra diện mạo sắc lang của mình, nhìn Nhạc Trọng nịnh hót cười nói:- Đương nhiên mỹ nữ bản xứ tôi vẫn cần, xem tình tôi lập chiến công, thưởng cho tôi hai mỹ nữ bản địa đi!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hắn lắc lắc đầu cười nhẹ:- Anh thật là…thôi được, đi tìm Nhã Tử để nàng đưa cho anh hai mỹ nữ bản xứ vậy!- Lão đại vạn tuế!Bạch Tiểu Thắng hoan hô một tiếng, thân hình chợt lóe biến mất tại chỗ.- Phải cho ai làm tổng đốc Indo mới tốt đây?Bạch Tiểu Thắng vừa rời đi, Nhạc Trọng khẽ cau mày lâm vào trong suy tư.Lúc này trong tay Nhạc Trọng nắm giữ gần sáu vạn nhân khẩu, đây xem như một cỗ thế lực không nhỏ trong cuối thời, hắn phải giao phó cỗ thế lực này cho người nào có thể tin tưởng được.- Giao cho nàng tốt lắm!Nhạc Trọng nhắm mắt tự hỏi một lúc cuối cùng mở mắt xác định người được chọn.Lý Dĩnh trong bộ quân trang, tóc cắt ngắn, làn da tiểu mạch sắc, hai mắt linh động hữu thần đi nhanh tới trước người Nhạc Trọng hành lễ:- Báo cáo thủ lĩnh, thanh niên cấm vệ quân Lý Dĩnh đến!Nhạc Trọng ý bảo Lý Dĩnh ngồi xuống, cẩn thận đánh giá.Làn da Lý Dĩnh màu tiểu mạch, cắt tóc ngắn, dáng người gầy yếu, thân cao chừng 1m45, gương mặt cũng không phải là loại hình tuyệt mỹ.

Khác với vẻ xinh đẹp của Quách Vũ, Trần Dao hay Hải Lan, ngũ quan của nàng đoan chính, mơ hồ mang theo cỗ khí thế oai hùng, là một cô bé thập phần khí khái anh vũ.Lý Dĩnh cảm nhận được ánh mắt của Nhạc Trọng, ngồi ngay ngắn, đón nhận ánh mắt của hắn, dùng đôi mắt tràn ngập sùng bái lẫn kính ngưỡng nhìn hắn.Không đến một tháng thời gian, Nhạc Trọng dẫn bọn họ đánh bại ba thế lực cường đại nhất phía nam Indo, không chút lưu tình chém giết mấy vạn địch nhân tàn hại Hoa kiều, cường giả truyền kỳ như vậy thật sự làm Lý Dĩnh vô cùng ngưỡng mộ.Nhạc Trọng đánh vỡ trầm mặc, nói thẳng:- Lý Dĩnh, từ hôm nay trở đi cô là tổng đốc Indo, phụ trách thống lĩnh hết thảy mọi việc nơi này!- Dạ, thủ lĩnh!Lý Dĩnh không chút do dự lên tiếng sau đó mới hỏi:- Thủ lĩnh, ngài phải về sao?Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Lý Dĩnh nói:- Đúng vậy!

Tôi phải quay về nước.

Nơi đó mới là gốc rễ của tôi, tôi cần một người giúp tôi trông coi hết thảy nơi này.

Cô có thể làm được không?Lý Dĩnh đứng thẳng lên, vẻ mặt nghiêm nghị nói:- Có thể!

Tôi dùng tính mạng của tôi hướng ngài cam đoan.

Chỉ cần tôi còn sống tuyệt đối sẽ không làm cơ nghiệp mà ngài đánh xuống bị những người khác nhúng chàm.

Toàn bộ đội ngũ nơi này vô luận là hiện tại, hay là tương lai đều chỉ thuần phục một mình ngài!Lý Dĩnh cùng thanh niên cấm vệ quân đều là người sùng bái Nhạc Trọng cuồng nhiệt nhất, bọn hắn đều nguyện ý chiến đấu đến chết vì hắn.

Thành viên thanh niên cấm vệ quân đều được Nhạc Trọng cứu sống từ trong miệng của người bản xứ, Nhạc Trọng không chỉ cứu sống bọn họ còn trợ giúp bọn họ trở thành cường hóa giả, hơn nữa dẫn dắt bọn họ đi giết kẻ thù, vì vậy những đứa trẻ kia đối với hắn một lòng kính ngưỡng.- Ân!Trên mặt Nhạc Trọng nở nụ cười, mở một thùng kim loại, lộ ra một trăm năm mươi tễ thuốc tiến hóa, nói:- Những thứ này là một nhóm vật tư trợ giúp cuối cùng tôi đưa cho cô, bên trong là tễ thuốc tiến hóa.

Người thường dùng một ống liền thức tỉnh trở thành tiến hóa giả.

Ngoại trừ nhóm vật tư này trong thời gian ngắn tôi không thể cho cô thêm viện trợ gì.

Cô nhất định phải bằng vào sự cố gắng của mình duy trì sự thống trị của chính mình.

Một mặt khác tôi cần cô tận khả năng tiêu diệt thế lực đối địch tại Indo, phát triển thêm thế lực của mình!- Dạ, thủ lĩnh!Lý Dĩnh nhìn thùng tễ thuốc trong mắt hơi xao động, trong lòng mừng như điên.

Hiện tại nàng đã hiểu rất rõ ràng tiến hóa giả là người như thế nào.

Một trăm năm mươi tễ thuốc tương đương một trăm năm mươi tiến hóa giả, đây là một chi bộ đội đáng sợ như thế nào.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 798: Trở Lại Nhật Bản!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLý Dĩnh tiếp nhận thùng kim loại cúi người lớn tiếng đáp:- Thủ lĩnh, xin ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ mà ngài giao cho!Nhạc Trọng phất phất tay cho Lý Dĩnh lui xuống.Xác định Lý Dĩnh làm tổng đốc tại Indo xong xuôi, Nhạc Trọng mang theo bốn lôi đình chiến cơ cùng chiến hạm Mỹ rời khỏi Indo di chuyển về Nhật Bản.Ở bên Nhật Bản hắn còn một chiếc hàng không mẫu hạm, đồng thời còn một thiên không bảo lũy đang kiến tạo.

Một khi hắn mang được những trang bị này về nước, sức chiến đấu của bộ đội hắn càng được mở rộng thêm một bước.Lần này Nhạc Trọng có thể dễ dàng đánh thắng ba thế lực liên quân Indo là nhờ bốn chiếc lôi đình chiến cơ lập được công huân thật lớn.

Mỗi chiếc đều vượt qua trực thăng võ trang bình thường gấp ba, sức chiến đấu cũng vượt qua gấp ba.

Nhờ có chúng cuồng oanh loạn tạc đánh vỡ lòng tin của quân đội bản xứ, nếu không Nhạc Trọng muốn đánh bại đám người kia còn phải trả giá thương vong không nhỏ.Nhưng tuy lôi đình chiến cơ lợi hại như thế, nhưng lại bị máy bay chiến đấu vượt đến sít sao, trên mẫu hạm Mỹ có tới mấy chục chiếc máy bay chiến đấu, cộng thêm trang bị ra đa tiên tiến trên chiến hạm, đủ đem lôi đình chiến cơ phá hủy.Nhạc Trọng rời khỏi mang theo nhóm tiến hóa giả cao cấp không ít, làm thế lực chi bộ tại Indo cũng giảm đi không nhỏ.Nhưng cô bé Lý Dĩnh thập phần trí tuệ, nàng lợi dụng tễ thuốc tiến hóa đem sáu mươi nam nữ trẻ tuổi trung tâm nhất trong thanh niên cấm vệ quân chuyển hóa thành tiến hóa giả, có sáu mươi tiến hóa giả áp trận, chi bộ Indo liền vững như bàn thạch.Đồng thời Lý Dĩnh cũng không vội vã tiến công phía nam Indo, mà tổ chức bộ đội không ngừng quét sạch những thế lực nhỏ ở phương bắc, vừa luyện binh vừa thu thập vật tư củng cố, khuếch trương thế lực.

Chi bộ Indo dưới sự thống lĩnh của nàng chậm rãi vững chắc hơn nữa bắt đầu phát triển.- Phu quân đại nhân, hoan nghênh ngài trở về!Nhạc Trọng từ trên lôi đình chiến cơ đi xuống, Đảo Tân Mỹ Nại mang theo Anh Tỉnh Bạch Tuyết các nàng cung kính cúi người thi lễ với hắn.Thiên Cung Anh mang theo vòng tạc đạn đứng một bên nhìn Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập vẻ phức tạp.Nhạc Trọng mỉm cười đi tới:- Ân, ta đã trở về!Vũ Điền Chân Ý đi tới trước Nhạc Trọng nói:- Thủ lĩnh, Cao Thiên Nguyên phái sứ giả đến cầu kiến!Nhạc Trọng có chút ngoài ý muốn, trầm tư một thoáng nói:- Người của Cao Thiên Nguyên?

Cho hắn tới đây!Không bao lâu Vũ Điền Chân Ý mang theo một thanh niên chừng hai mươi bảy hai mươi tám tướng mạo anh tuấn, để hàm râu mép, thân mặc âu phục, vừa nhìn liền khiến cho người ta thập phần hảo cảm đi tới trong phòng khách.Trong phòng khách, Đảo Tân Mỹ Nại mặc kimono truyền thống ngồi bên cạnh Nhạc Trọng, thật tao nhã pha trà.

Nhạc Trọng thoải mái dựa sau sô pha, Anh Tỉnh Bạch Tuyết cùng Thiên Dã Ma Mỹ ngồi bên chân mát xa cho hắn.Cho dù đã trở thành tiến hóa giả, hai nàng vẫn thật cẩn thận không dám có chút bất kính đối với Nhạc Trọng.Người trẻ tuổi cung kính hành đại lễ với Nhạc Trọng, nói:- Chức Điền Minh Hòa bái kiến Nhạc Trọng đại nhân!Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Có lời gì nói thẳng!

Anh hẳn là biết tính cách của tôi từ miệng của người tiền nhiệm đi!Chức Điền Minh Hòa mỉm cười nói:- Dạ!

Nhạc Trọng đại nhân, Cao Thiên Nguyên hi vọng cùng ngài kết thành đồng minh.

Song phương bù đắp nhau, tự do tiến hành mậu dịch buôn bán, không đối địch lẫn nhau, ngài thấy thế nào?Cao Thiên Nguyên có được thế lực cực kỳ mạnh mẽ, nhưng trong Nhật Bản cũng có vô số thế lực lớn nhỏ, tương đương trạng thái chư hầu tranh bá thời Chiến Quốc.

Ngoài ra còn bị thật nhiều tang thi cùng biến dị thú uy hiếp.Lôi Cảnh Thắng Hùng cũng là một nhân vật kiêu hùng, hắn cảm giác được Nhạc Trọng thập phần khó đối phó.

Vì vậy chuyển biến phương pháp, muốn cùng Nhạc Trọng kết thành đồng minh.

Dù sao Nhạc Trọng là người Hoa, tuyệt đối không khả năng được người Nhật toàn tâm toàn ý nguyện trung thành.Nhạc Trọng trầm tư một thoáng, nói:- Có thể!Lúc trước Nhạc Trọng muốn đối phó Cao Thiên Nguyên là bởi vì thực lực của họ quá mạnh mẽ, uy hiếp với hắn quá lớn.

Hiện tại Cao Thiên Nguyên bị thương nặng, uy hiếp giảm xuống rất nhiều.

Hắn cũng không muốn cùng Cao Thiên Nguyên tử chiến ở trong này, dù sao nơi này là Nhật Bản mà không phải quốc nội, hắn cũng không có tính toán ở lại nơi này lâu dài.Chức Điền Minh Hòa nhìn thấy Nhạc Trọng đã đáp ứng lời đề nghị, trong lòng không nhịn được thở ra một hơi.Không phải Lôi Cảnh Thắng Hùng không oán hận Nhạc Trọng, nhưng hắn cần có thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức, huấn luyện bộ đội, hiện tại trở mặt với Nhạc Trọng cũng không sáng suốt.Sau khi đạt chung nhận thức, Nhạc Trọng để Chức Điền Minh Hòa rời đi.Hắn đưa mắt nhìn Đảo Tân Mỹ Nại trầm giọng hỏi:- Việc thi công thiên không bảo lũy đã xong chưa?Đảo Tân Mỹ Nại có chút phức tạp nhìn Nhạc Trọng cung kính nói:- Đã thi công xong rồi!- Mang tôi đi qua!- Dạ, phu quân đại nhân!Đảo Tân Mỹ Nại đưa Nhạc Trọng đi tới nhà xưởng ngầm dưới đất, trước mặt hắn hiện ra một chiến hạm hình cầu khổng lồ như một tòa thành thị, toàn thân chớp động kim loại sáng bóng, bên trong chứa cơ quan pháo tháo dỡ từ mười chiếc lôi đình chiến cơ, hơn mười khẩu trọng súng máy, thật nhiều súng máy hạng nhẹ cùng nhiều súng trường tự động, tràn ngập khí tức khoa học viễn tưởng.Chiến hạm hình cầu cỡ lớn này chính là vật phỏng chế từ thiên không bảo lũy, là cự vô bá mà Đảo gia hao phí thật nhiều tài nguyên chế tạo ra, đồ vật này có thể bay lên bầu trời đã xem như vô cùng lợi hại.Đảo Tân Mỹ Nại chỉ vào chiến hạm nói:- Việc chế tạo phó pháo tia la – de không thuận lợi cho lắm.

Nếu muốn chế tạo ra còn cần nửa năm thời gian cùng thật nhiều tài liệu.

Chiến hạm này hiện tại ngoại trừ có thể bay lên, sức chiến đấu không mạnh lắm.

Nếu ngài muốn có được một chiến hạm cường đại còn phải chờ thêm nửa năm thời gian!Chế tạo thiên không bảo lũy đã tiêu hao thật nhiều tài nguyên cùng nhân lực của Đảo gia, họ căn bản không cách nào tiếp tục chế tạo phó pháo tia la-de.

Đảo Tân Mỹ Nại đồng ý tiếp tục chế tạo phó pháo là vì hi vọng Nhạc Trọng có thể tiếp tục mang binh công phạt các thành thị, thu hoạch vật tư, như vậy nàng mới có tài nguyên tiếp tục thực hiện.Nhạc Trọng hài lòng nhìn thiên không bảo lũy, lại nhìn qua Đảo Tân Mỹ Nại hỏi:- Không cần!

Ngày mai tôi phải quay về quốc nội.

Mỹ Nại, em nguyện ý theo tôi quay về Hoa Hạ không?Chiếc thiên không bảo lũy này chỉ cần có thể bay lên là được.

Hắn chỉ cần mang theo nó cùng những nhân viên kỹ thuật tham gia chế tạo về nước, tự nhiên có thể tiếp tục kiến tạo ra cự vô bá như thế.Trong mắt Đảo Tân Mỹ Nại thoáng hiện vẻ do dự, sau đó biến thành vô cùng kiên định:- Phu quân đại nhân, Mỹ Nại không thể buông tha cơ nghiệp của Đảo Tân gia tại Anh Điền trấn.

Không thể cùng ngài rời đi, Mỹ Nại nguyện ý trấn thủ Nhật Bản cho ngài!- Ân!Nhạc Trọng thản nhiên đáp.

Đảo Tân Mỹ Nại không muốn về cùng hắn cũng không có vấn đề gì lớn, thiên không bảo lũy này chính là thu hoạch lớn nhất của hắn tại Nhật Bản.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 799: Phòng Trữ Cảng.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐảo Tân Mỹ Nại không muốn đi cùng, nhưng Anh Tỉnh Bạch Tuyết, Thiên Dã Ma Mỹ, Tiểu Thương Lỵ Á, Tỉnh Điền Kinh Tử lại thật nguyện ý rời khỏi Nhật Bản theo Nhạc Trọng cùng nhau quay về Hoa Hạ.Dù sao hiện tại Nhật Bản còn bị vây trong giai đoạn loạn thế hỗn loạn, không có một cường giả nào bao che cho dù các nàng đã là tiến hóa giả chỉ sợ cũng phải sa vào đồ chơi của những cường giả khác.Sáng sớm hôm sau, trên núi nhỏ chợt nứt ra, cỗ máy móc nâng đỡ chiến hạm phóng xuất ra một cỗ lực lượng quỷ dị, làm cho thiên không bảo lũy không chút tiếng động bay lên bầu trời, chẳng khác gì phi thuyền vũ trụ của người ngoài hành tinh.Nhạc Trọng ngồi trên thiên không bảo lũy khen một câu:- Thật sự là kỳ diệu!Trong lòng Bạch Tiểu Thắng ôm hai mỹ nữ Indo, hôn hai nàng xong mới cười nói:- Nghe nói hệ thống động lực của vật này là máy chuyển hóa năng lượng phản trọng lực, loại lực lượng này đã vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta!Nhạc Trọng trầm mặc một thoáng mới nói:- Khoa học kỹ thuật như vậy chỉ sợ vượt qua hơn trăm năm trước cuối thời.

Người đứng sau lưng nắm giữ hết thảy những chuyện này trong tay thật sự là đáng sợ!Từ sơ kỳ cuối thời cho tới nay hắn luôn không ngừng cố gắng trở nên mạnh mẽ.

Nhưng hắn càng mạnh thì càng cảm giác được người tự xưng là thần đứng sau màn hết thảy chuyện này đáng sợ như thế nào.

Nhân loại chẳng khác gì những con kiến, chỉ có thể giãy dụa kêu rên dưới sự tồn tại của người kia.- Vậy thì đã sao, tên kia nếu đã tự xưng là thần, có được loại lực lượng này cũng là chuyện đương nhiên.

Nhạc lão đại, anh đừng suy nghĩ nhiều như vậy.

Nhân sinh khổ ngắn, tận hưởng lạc thú trước mắt mới là đạo lý tốt nhất!Bạch Tiểu Thắng cười ha ha nâng cằm mỹ nữ Indo tùy tiện cười nói:- Mỹ nhân, rót rượu cho bổn đại gia!Mỹ nữ nhìn Bạch Tiểu Thắng cười tươi tắn, cúi đầu ngậm một ngụm rượu dùng miệng rót lên miệng hắn.Bạch Tiểu Thắng cười ha ha, không tim không phổi nói:- Ha ha, mỹ nhân rót rượu, thật sự là hưởng thụ tốt nhất nhân gian.

Nhạc lão đại, anh đừng tiếp tục tự tìm phiền não làm chi nữa, hiện tại điều duy nhất chúng ta có thể làm là phải sống sót thật tốt!Nhạc Trọng nghe vậy chỉ mỉm cười, không nói thêm lời nào.

Mỗi người đều tự có cách sống riêng của mình, Nhạc Trọng cũng không muốn đi can thiệp cách sống của Bạch Tiểu Thắng.Anh Tỉnh Bạch Tuyết mang theo một cỗ hương thơm đi về hướng Nhạc Trọng thật dễ thương cười nói:- Chủ nhân, em muốn…Thiên Dã Ma Mỹ giống như xà mỹ nữ thổi nhẹ bên tai hắn, cười quyến rũ nói:- Em cũng muốn…Nhạc Trọng bị hai đại mỹ nữ kích thích khí huyết bốc lên, ôm hai nàng đi về hướng một căn phòng ngủ, cũng tới thời điểm hắn nên thả lỏng hơn một chút.Bạch Tiểu Thắng cười cười nhìn thoáng qua bóng lưng Nhạc Trọng rời đi, ôm hai mỹ nữ Indo lại đi về một phòng khác:- Hắc hắc, lão đại thoạt nhìn cũng chung một đường với mình đó thôi, nhân sinh khổ ngắn, các huynh đệ tan đi!Bên trong đại sảnh không thiếu chiến sĩ tinh nhuệ, ngoại trừ vài người những người còn lại đều ôm một mỹ nữ Indo.

Bọn họ đi theo Nhạc Trọng chinh chiến Nhật Bản cùng Indo, Nhạc Trọng cũng không bạc đãi bọn họ, mỗi người đều có được một mỹ nữ xinh đẹp hầu hạ.Nghe được lời nói của Bạch Tiểu Thắng, các chiến sĩ cười ha ha ôm nữ nhân của mình quay về phòng.Diêu Diêu ngồi trong góc nhìn nhóm nam nhân ôm mỹ nữ rời đi, thập phần khinh thường hừ lạnh một tiếng:- Nam nhân quả nhiên không phải là thứ tốt!Trên biển rộng, hàng không mẫu hạm cùng chiến hạm thật cẩn thận đi về phía trước.Trong hải dương có vô số biến dị thú cường đại, một con tứ giai đã đủ năng lực hủy diệt một mẫu hạm cùng kỳ hạm.

Bình thường có thể không cách nào vượt qua biển nhưng hiện tại có được tiểu nhân ngư Hải Lan thì khác hẳn.

Tuy Hải Lan không thể điều khiển hải thú tam giai trở lên nhưng nàng có thể cảm ứng được chúng tồn tại.Đồng thời trên kỳ hạm có được trang bị ra-đa tân tiến nhất, có thể tra xét được hải thú di chuyển, như vậy có thể nhanh chóng tránh né chúng.Đi thêm vài ngày nhóm người Nhạc Trọng rốt cục đi tới gần Phòng Trữ cảng tại Quảng Tây.Nhạc Trọng có được thế lực khổng lồ tại Quảng Tây, nhưng trên thực tế số lượng tang thi ở Quảng Tây rất nhiều, giết mãi không hết, thế lực của hắn còn chưa kéo dài tới tận Phòng Trữ cảng.Vì kỳ hạm lẫn mẫu hạm đều cần chỗ bỏ neo nên Nhạc Trọng mới lựa chọn hải cảng này.Ngay trong Phòng Trữ cảng có đủ loại thuyền hàng bỏ neo, nhìn qua rậm rạp như đàn kiến, trải rộng khắp cảng.Nhạc Trọng nhìn hoàn cảnh chung quanh cảng, trên mặt lộ nụ cười:- Lần này kiếm lớn!Trước cuối thời Phòng Trữ cảng là đại cảng lớn nhất Quảng Tây.

Mỗi ngày lượng hàng hóa vận chuyển lên tới con số thập phần khủng bố.

Sau khi thế giới biến dị, những con thuyền hàng chưa kịp bỏ chạy nên vẫn dừng trong cảng.

Đại bộ phận hàng hóa đều lưu trên thuyền, chỉ cần thu phục Phòng Trữ cảng thì mấy trăm vạn tấn hàng hóa đều trở thành chiến lợi phẩm của hắn.Hơn nữa thuyền hàng trong khu vực này đều sẽ thuộc về Nhạc Trọng.

Những thuyền hàng kia mặc dù không thể đi xa ra biển, nhưng ở gần lục địa vẫn có tác dụng không nhỏ, đối với hắn mà nói là một số tài sản không nhỏ.Đứng trên mẫu hạm Nhạc Trọng thét dài một tiếng, tiểu Thanh từ trên bầu trời bay xuống chở hắn lên cao.- Tang thi đâu?Nhạc Trọng đáp xuống hải cảng lại nhìn hoàn cảnh chung quanh, chân mày cau lại.Lẽ ra ở Phòng Trữ cảng này phải có thật nhiều tang thi chiếm lĩnh, nhưng hiện tại hoàn toàn rỗng tuếch, không hề có một con tang thi nào, điều này làm trong lòng Nhạc Trọng sản sinh cỗ dự cảm bất tường.- Còn hải thú biến dị nữa?Nhạc Trọng xem xét khắp chung quanh một lát, thấy được tung tích có hải thú lên bờ, nhưng hắn vẫn cảm giác có điều không đúng, tang thi nơi này giống như hoàn toàn biến mất bốc hơi, không hề có một bóng người.Nhạc Trọng trầm ngâm một thoáng thông qua bộ đàm truyền lệnh:- Triệu Thiên Cương, hiện tại anh mang thiên không bảo lũy quay về Quý Trữ thị, đem các chuyên gia dàn xếp cho tốt!Triệu Thiên Cương ứng tiếng:- Dạ!Tôn chỉ của Nhạc Trọng chính là nhân tài có thể lợi dụng mới là nhân tài tốt.

Cho dù là người Nhật Bản nhưng chỉ cần làm việc cho hắn, hắn cũng sẽ thu vào trong túi.Theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Triệu Thiên Cương mang theo chuyên gia Nhật Bản, Anh Tỉnh Bạch Tuyết các nàng cùng những nữ thân quyến của các thuộc hạ đưa về Quý Trữ thị.Thiên không bảo lũy chọn dùng khoa học kỹ thuật siêu việt thế giới này để chế tạo.

Một khi phát động tới tốc độ cao nhất, có thể chớp mắt đã biến mất không còn thấy bóng dáng.Bạch Tiểu Thắng mang theo ba mươi tiến hóa giả đi vào Phòng Trữ cảng, cẩn thận điều tra toàn bộ hải cảng, bản thân Nhạc Trọng cũng tự mình đi quanh tìm kiếm.Bất quá vô luận mọi người tìm tòi như thế nào cả hải cảng vẫn một mảnh tĩnh mịch, không thấy bất kỳ bóng người nào, vật tư còn sót lại cũng không người động tới.

Nhóm người Nhạc Trọng tìm được không ít gạo cùng lương thực, nhưng thật nhiều đã bị mốc meo biến chất, Phòng Trữ cảng nằm ngay biển nên khí hậu quá ẩm ướt, lương thực đương nhiên không thể để lại thời gian dài.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 800: Nghiền Áp!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBạch Tiểu Thắng nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Không có ai, nhưng có dấu vết nhân loại di chuyển, đi về hướng bắc có thể phát hiện được nhân loại.

Nhạc lão đại, cần đi không?Nhạc Trọng nói:- Nơi này quá mức cổ quái, tôi mang theo tám người đi thăm dò một chút.

Anh ở lại đây canh giữ, có dị động gì thì hội báo với tôi!Bạch Tiểu Thắng nghiêm nghị nói:- Dạ!Tuy rằng sinh hoạt cá nhân của hắn phóng đãng, nhưng trải qua một lần thất bại khắc cốt minh tâm hiện tại khi làm chính sự hắn cũng không còn tùy tiện như khi trước.Nhạc Trọng mang theo tám cao thủ tiếp tục thăm dò về phương bắc.

Phòng Trữ cảng là đại cảng đứng đầu của Quảng Tây, Nhạc Trọng nhất định phải nắm giữ trong tay, nếu không hắn không cách nào xây dựng được một chi hải quân.Tuy rằng sau cuối thời ngoài biển khơi nguy hiểm trùng điệp, nhưng hắn vẫn hi vọng xây dựng hải quân, cho dù chỉ xưng bá gần đất liền cũng tốt.- Bỏ vũ khí xuống, giơ tay lên, lập tức đầu hàng!

Nếu không lấy mạng của các người!Nhóm người Nhạc Trọng vừa tiến vào không xa đột nhiên hai mươi mấy người mặc quần áo kỳ quái, trong tay cầm dao, thái đao, súng lục, tướng mạo hung ác vây quanh bọn họ.Đám người kia nhìn trang bị vũ khí trên người nhóm người Nhạc Trọng, ánh mắt lộ ra vẻ tham lam cực độ.Trang bị trên thân mỗi người là một khẩu súng trường đột kích, lưng đeo Đường đao phảng chế, còn mang bao tay quân dụng, quân giày, trang bị võ trang đến tận răng.Một gã nam tử trẻ tuổi tiến lên nói:- Các người tốt nhất đừng vọng động.

Tôi biết các anh là quân nhân, nhưng Trịnh lão đại của chúng tôi là một tiến hóa giả cường đại, cấp bậc cao tới 35 cấp.

Cho dù là tang thi L2 khủng bố cũng bị hắn đánh chết, chúng tôi chỉ cần súng ống trong tay các anh, cũng không muốn giết người!Nhạc Trọng liếc mắt nhìn nam tử kia thản nhiên hỏi:- Nga!

Trịnh lão đại của các anh là người nào?- Chính là tôi!Một trung niên nam tử mắt lé dáng người khôi ngô mặc áo da màu đen, tay ôm một nữ nhân xinh đẹp, mũi hướng lên trời bước nhanh đi ra.Trịnh lão đại lấy ra một chai bia bóp vỡ, nói:- Các anh tham gia quân ngũ đi!

Tôi cũng không làm khó dễ các người, giao ra vũ khí thì có thể đi rồi!Trịnh lão đại kia thật nhẹ nhàng đã bóp vỡ chai bia, cho thấy cự lực đáng sợ của hắn, người thường tuyệt đối không dễ dàng làm được điểm này.Thấy một màn như vậy nhóm bộ hạ của Nhạc Trọng đều nở nụ cười, tay không bóp vỡ chai bia tuy người thường không làm được nhưng đối với những tiến hóa giả như họ mà nói thì không đáng giá nhắc tới.- Quỳ xuống!Sau một tiếng rống to, Triệu Trường Tinh đứng sau lưng Nhạc Trọng rút Đường đao phảng chế nhanh như sét đánh trực tiếp đâm vào cổ họng Trịnh lão đại kia.Trịnh lão đại chỉ là cường hóa giả 35 cấp, làm sao là đối thủ của tiến hóa giả tinh nhuệ thân kinh bách chiến như Triệu Trường Tinh.

Hắn nhìn Đường đao gác trên cổ họng mình, hai đầu gối mềm nhũn quỳ sụp xuống, thân thể lạnh run:- Là…là tôi có mắt không nhìn được thái sơn!

Thật xin lỗi!

Xin anh tha cho tôi một mạng đi!

Van ngài tha cho tôi một mạng!Trịnh lão đại là cường hóa giả 35 cấp, đánh tám gã binh lính bình thường thì không thành vấn đề.

Nhưng đối mặt cùng tiến hóa giả vượt hơn 40 cấp thì không chịu nổi một kích.Dương Cương lạnh lùng quan sát nhóm người kia quát lớn:- Ở trước mặt các anh chính là Nhạc Trọng Nhạc thủ lĩnh, tất cả quỳ xuống, nếu không toàn bộ xử tử!Nhóm bộ hạ của Nhạc Trọng đi theo hắn lâu ngày đã hình thành thói quen bức bách địch nhân quỳ xuống đầu hàng, làm cho đối phương khuất nhục thuần phục, đả kích lòng tự trọng cùng ý chí phản kháng của đối phương.Dương Cương quát to một tiếng, hai mươi mấy lưu manh nhìn thấy Trịnh lão đại quỳ xuống cầu xin, sắc mặt tái nhợt quỳ sụp xuống lạnh run.Ở trong cuối thời quỳ trước mặt cường giả cũng không phải là chuyện gì lớn lao khuất nhục.

Trên thực tế chuyện càng thêm nhục nhã cũng từng phát sinh, trừng phạt như vậy xem như là nhẹ nhất.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trịnh lão đại lạnh lùng hỏi:- Anh tên là gì?Thân thể Trịnh lão đại run nhè nhẹ nói:- Tôi gọi là Trịnh Bá Nhan, Nhạc thủ lĩnh, tôi có mắt không nhìn được thái sơn nên mạo phạm ngài, hi vọng ngài đại nhân đại lượng nhiễu cho tôi một mạng, tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa hầu hạ ngài cả đời!Trong cuối thời Trịnh Bá Nhan gặp qua thật nhiều cường giả không nói lý lẽ, chỉ cần mạo phạm bọn hắn không chết phải tổn thương, Nhạc Trọng thoạt nhìn cũng không phải người tốt, hắn lập tức lựa chọn khuất phục.Nhạc Trọng hỏi ra vấn đề mà hắn đang quan tâm nhất:- Trịnh Bá Nhan, tang thi trong Phòng Trữ cảng đã đi đâu vậy?- Tôi cũng không biết!Trịnh Bá Nhan đáp một câu sau đó đem những gì hắn biết nói ra.Trịnh Bá Nhan là một cường hóa giả sống trong một tiểu trấn gần bên Phòng Trữ cảng.

Trước cuối thời tố chất thân thể của hắn rất tốt nên sau khi trở thành cường hóa giả hắn dựa vào việc liệp sát tang thi cùng biến dị thú chung quanh tiểu trấn mà trở thành một độc hành hiệp.

Đã nhiều lần hắn suýt bị biến dị thú cường đại xé xác, nguyên bản hắn cho rằng mình cứ như vậy vượt qua cả đời, nhưng một tháng trước khi hắn đến Phòng Trữ cảng tìm kiếm vật tư liền phát hiện tang thi trong này đột nhiên biến mất.

Điều này làm hắn mừng rỡ như điên, lập tức tiến vào bên trong Phòng Trữ cảng thu nạp một số tiểu đệ xưng bá một phương.Sau khi tang thi trong Phòng Trữ cảng biến mất nhiều người sống sót trốn trong nhà cùng vùng chung quanh lập tức xuất hiện xây dựng thật nhiều thế lực lớn nhỏ ở khu vực này.Trước cuối thời Phòng Trữ cảng có được hơn tám mươi vạn dân cư, sau một năm chỉ còn lại chừng hai vạn người.Nơi này có thật nhiều thực vật lưu tại bến tàu, chỉ cần không bị hải thú lên bờ thì người sống sót vẫn tìm được đồ ăn phong phú chung quanh.Trịnh Bá Nhan là một trong những tiểu thế lực ở khu này, thế lực cường đại nhất trong Phòng Trữ cảng là một đại bang phái tên Thiên Dương bang, bang phái kia có tới năm ngàn bang chúng, bang chủ Liệt Minh Nhất là một kiêu hùng có thực lực cực kỳ đáng sợ, những thế lực còn lại là một ít trung tiểu bang phái.Dương Cương hỏi:- Thủ lĩnh, làm sao bây giờ?Nhạc Trọng suy tư một lúc thản nhiên nói:- Trước tiên chỉnh hợp các tiểu thế lực lại đi!Nhân số bang chúng Thiên Dương bang đã vượt lên bảy ngàn, đây là thế lực lớn nhất, nếu Nhạc Trọng muốn động tới bọn họ nhất định cần điều động binh lực.

Hiện tại trong tay hắn chỉ có sáu mươi cường hóa giả hơn 40 cấp, muốn tiêu diệt Thiên Dương bang cũng có chút phiêu lưu.Đương nhiên mẫu hạm thả neo ở ngoài Phòng Trữ cảng có được năng lực hủy diệt hải cảng, nhưng Nhạc Trọng không muốn chiếm lĩnh một tòa hải cảng hoang tàn, hắn tự nhiên không muốn đem hải cảng hóa thành một biển lửa.Nhạc Trọng vừa quyết định, bốn mươi tiến hóa giả liền bị hắn tập hợp.Nhóm bộ hạ chia làm bốn đội chinh chiến chung quanh khu vực này.

Một nhóm thủ lĩnh các tiểu thế lực quanh hải cảng chỉ có cấp bậc cường hóa từ 10 cấp mà thôi, cho dù gặp một con tang thi L2 cũng đánh không được, đối mặt với tiến hóa giả trên 40 cấp hoàn toàn không còn một tia lực lượng phản kích.05-01-2015, 11:04 AM
 
Thần Ma Hệ Thống Full
Thần Ma Hệ Thống 9


Thần Ma Hệ ThốngTác giả : Tư Sản Bạo TăngSố chương : 1880Nguồn : Vipvandan ; kktruyen.com ; kiemgioi.com ; banlong.usEbook by Đinh Văn Bắc Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 801: Cường Thế Chỉnh Hợp! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong tiếng rống giận dữ lẫn tiếng thét chói tai, các thủ lĩnh tiểu thế lực nếu không bị giết thì đầu hàng, lực lượng dưới trướng bị Nhạc Trọng trọng chỉnh dung hợp cùng nhau.Chỉ qua một ngày thời gian Nhạc Trọng dùng vũ lực tuyệt đối đem hai mươi mấy tiểu thế lực chung quanh đánh tan rã, hoàn toàn khống chế, tổng hợp lại nhiều hơn bảy trăm người.Chứng kiến thủ đoạn của Nhạc Trọng, nhóm người Trịnh Bá Nhan nghẹn họng trố mắt, càng thêm ngoan ngoãn, động tác của Nhạc Trọng lập tức khiến nhiều thế lực trong Phòng Trữ cảng bất an, bọn hắn bắt đầu làm ra ứng đối.Một nam tử trẻ tuổi cầm một thiệp mời đi gặp Nhạc Trọng cung kính nói:- Nhạc Trọng đại nhân, chủ nhân của tôi có thư mời, hi vọng ngài có thể tham gia yến hội do chủ nhân của tôi tổ chức!- Tôi đã biết!Nhạc Trọng cầm thiệp mời liếc mắt nhìn, trong mắt thoáng hiện ánh sáng lạnh phất tay cho nam tử kia lui ra.- Đã muốn xuất thủ sao?

Cũng tốt, cho tôi nhìn xem các anh rốt cục có bản lĩnh gì!Nhạc Trọng cầm thiệp mời lạnh lùng cười.Ban đêm, bóng tối vô tận bao phủ đại địa, trong một khách sạn bốn sao xa hoa thuộc Phòng Trữ cảng đèn đuốc sáng trưng, người phục vụ không ngừng xuyên qua.Những đôi nam nữ quần áo chỉnh tề đang xã giao ăn uống linh đình, nhưng khí chất của rất nhiều người rõ ràng là không hòa hợp với buổi tiệc rượu nơi đây.Người tham gia tiệc rượu là thủ lĩnh các thế lực lớn nhỏ trong Phòng Trữ cảng.

Đại bộ phận bọn họ đều xuất thân từ nông dân, ngư dân, thuyền viên.

Chưa từng được học qua lễ nghi, trên người mang theo cỗ khí chất rễ cỏ, hoàn toàn không chút tao nhã.Cho dù là Nhạc Trọng trên người cũng chỉ mang theo cỗ khí tức sát phạt dày đặc, nhưng về phương diện lễ nghi tao nhã thật kém hơn con cháu thế gia.

Dù sao hắn cũng chưa từng học tập qua tri thức về phương diện này.Một trung niên nam tử hói đầu, làn da vàng vọt, hai mắt phù thũng nhìn một nam tử hốc hác một mắt đeo băng che mắt màu đen, gương mặt bị hai đạo vết trảo vắt ngang hỏi:- Phương huynh đệ, anh xem Nhạc Trọng có tới hay không?Trung niên nam tử hói đầu tên là Long Kiến An, là bang chủ Thất Thải bang.

Tên nam tử mặt mày hốc hác là bang chủ Hải Kình bang Phương Trinh.Phương Trinh có chút tàn khốc nói:- Hắn hẳn là sẽ đến, nếu hắn muốn gia nhập bang phái liên minh thì nhất định đến.

Tôi đã nói thật rõ ràng trên thiếp mời, nếu hắn không đến tám bang phái sẽ liên hợp hủy diệt hắn, hắn quát nguy hiểm!Tám bang phái trung đẳng trong Phòng Trữ cảng là Thất Thải bang, Hải Kình bang, Hải Sa bang, Hải Lang bang, Hải Nham bang, Hải Xoa bang, Hải Phách bang, Hải Sắt bang.Vì Phòng Trữ cảng nằm cận biển nên những bang phái nơi này cũng dùng từ “hải” đặt tên cho bang phái.Nhạc Trọng mới xuất hiện tại Phòng Trữ cảng chỉ một ngày đã dùng thủ đoạn lôi đình chỉnh hợp bảy trăm người sống sót.

Nếu để Nhạc Trọng không chút kiêng nể gồm thâu thế lực khác, hải cảng sẽ bị hắn nắm trong tay.Một gã dáng người như khỉ ốm, là bang chủ Hải Sa bang Trần Cát nhướng mày nói:- Nhạc Trọng kia có lai lịch gì?

Vì sao lại đột nhiên nhảy ra một nhân vật như vậy?Hải Lang bang chủ Chiến Thiên Ý nhướng mày nói:- Có thể nào là thủ lĩnh Nhạc Trọng bên Quý Trữ thị hay không?Nghe được lời nói của Chiến Thiên Ý, toàn bộ thủ lĩnh tám bang phái đều cau chặt mày.Mỗi ngày trong Quý Trữ thị đều tuyên bố trên radio, kêu gọi người sống sót khắp nơi đến Quý Trữ thị, đồng thời kêu gọi các thế lực Quảng Tây thần phục Quý Trữ thị.Phòng Trữ cảng cũng nhận được tin báo mà Quý Trữ thị phát tới.

Nhưng thủ lĩnh của tám bang phái hiện tại cắt cứ một phương, làm thủ lĩnh thật sự thoải mái nên không ai nguyện ý giao ra lực lượng trong tay thần phục với Quý Trữ thị.Hải Sắt bang chủ Trần Quế Hà chậm rãi nói:- Có lẽ là trùng tên đi!

Thiên hạ to lớn người trùng tên nhiều không kể xiết, không nhất định chính là hắn!Nghe được lời nói của Trần Quế Hà, trong lòng các thủ lĩnh đều thả lỏng.

Bọn hắn cũng không muốn trở mặt cùng một thủ lĩnh có được tiềm lực chiến tranh khổng lồ.- Nhạc Trọng đến!Ngay lúc Nhạc Trọng vừa bước chân vào khách sạn, người phục vụ đã lớn tiếng kêu lên.Nghe được thanh âm kia mọi người đều quay đầu nhìn về chỗ Nhạc Trọng.Một gã nam tử vẻ mặt hung ác ngang ngược đột nhiên cười dữ tợn, rút ra một khẩu súng ống thật nhanh chỉ vào đầu Nhạc Trọng:- Mày chính là Nhạc Trọng?

Mày thật có dũng khí.

Nếu dám một thân một mình tới nơi này, tốt tốt tốt!

Lá gan không nhỏ, đáng tiếc mày thật ngu xuẩn, hôm nay sẽ là ngày chết của mày!Tốc độ của tên nam tử kia đã vượt hơn người thường gấp sáu lần, trong mắt mọi người đã nhanh không tưởng tượng nổi.Nhưng Nhạc Trọng còn nhanh hơn tên nam tử kia, hắn thập phần thoải mái đưa tay bắt được tay phải tên kia dùng sức vặn mạnh, đem tay của tên kia lẫn khẩu súng chỉ vào trong miệng hắn, sau đó bóp cò.Phanh!Nương theo sau một tiếng súng vang, đầu tên kia đã hiện thêm một lỗ máu, máu tươi vãi đầy đất.Một màn này nếu diễn ra trước cuối thời sẽ khiến cho vô số nam nữ thét chói tai.

Nhưng sau cuối thời mọi người đã nhìn quen tử vong cùng đấu tranh, tên nam tử ngã xuống liền có hai gã phục vụ đi tới đem thi thể hắn kéo ra ngoài.Đồng thời có rất nhiều người nhìn Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập vẻ kiêng kỵ.

Tên nam tử kia nổi danh là khoái thương thủ, hắn từng giết chết mười lăm thủ lĩnh khác thành công, trong Phòng Trữ cảng xem như cũng là cao thủ có chút danh tiếng, một gã cao thủ như vậy chỉ nháy mắt đã bị Nhạc Trọng miểu sát, điều này làm bọn họ tràn ngập kiêng kỵ đối với hắn.Long Kiến An đi về hướng Nhạc Trọng lớn tiếng quát lớn:- Nhạc Trọng, tôi là Thất Thải bang chủ Long Kiến An.

Anh vừa đến đã giết một gã thủ lĩnh, rốt cục anh muốn làm gì, chẳng lẽ anh muốn làm kẻ địch của mọi người sao?Lời của Long Kiến An lập tức làm các thủ lĩnh cộng hưởng, bọn hắn đều gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, trong mắt tràn ngập vẻ đề phòng.- Tránh ra!Nhạc Trọng bước tới một bước, lạnh lùng trừng mắt nhìn Long Kiến An.

Sát khí đáng sợ trong người hắn phóng lên cao hướng Long Kiến An nghiền áp tới.Long Kiến An bị cỗ sát khí trùng đến nhịn không được bật lui ra sau vài bước, trên mặt tràn ngập kinh hãi.Nhạc Trọng bức lui Long Kiến An trực tiếp đi lên đài cao trong đại sảnh, giống như quân vương quan sát mấy chục thủ lĩnh bên dưới.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn xuống, thản nhiên nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Thủ lĩnh Nhạc Trọng thống lĩnh trăm vạn nhân khẩu của Quý Trữ thị.

Hiện tại các người chỉ có hai lựa chọn!

Một là thần phục tôi, hoặc là phải chết tại đây hôm nay!Nghe được tuyên ngôn vô cùng bá đạo của hắn, bên dưới trở nên lặng ngắt như tờ.

Sức nặng của thủ lĩnh Nhạc Trọng ở Quý Trữ thị làm bọn hắn có chút kinh hồn táng đảm.Một gã đại hán trung niên râu quai nón trừng mắt nhìn Nhạc Trọng lớn tiếng kêu gào:- Cho dù mày là Nhạc Trọng thì thế nào?

Nơi này là Phòng Trữ cảng, cũng không phải Quý Trữ thị!

Lão tử không phục mày, có dũng khí mày giết lão tử!05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 802: Cường Thế Chỉnh Hợp! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Được!

Vậy mày chết đi!Nhạc Trọng gọn gàng linh hoạt rút ra độc thứ trực tiếp hướng trung niên đại hán bóp cò.Phanh!Tên đại hán còn chưa kịp phản ứng thì đầu của hắn đã nổ tung, dịch óc bắn đầy đất.

Mỹ nữ trong lòng hắn sắc mặt biến thành trắng bệch xụi lơ trên mặt đất, chất lỏng màu vàng liền tuôn ra dưới chân nàng.Chứng kiến một màn kia sắc mặt toàn bộ thủ lĩnh trong đại sảnh đều đại biến.Tốc độ Nhạc Trọng bắn chết đại hán kia đã siêu việt vận tốc âm thanh.

Không ít người chỉ nhìn thấy được một đạo tàn ảnh đã thấy người bị bắn chết.

Toàn bộ thủ lĩnh trong đại sảnh không ai sánh kịp tốc độ siêu việt của hắn.- Còn có ai không phục?Nhạc Trọng quan sát đám người bên dưới lãnh khốc quát hỏi.Long Kiến An điên cuồng gầm rú:- Động thủ!

Mọi người cùng nhau giết hắn!

Chỉ cần chúng ta liên thủ giết hắn không cần sợ hãi gì nữa!Lời của Long Kiến An vừa vang lên thì Nhạc Trọng đã vung tay, gai độc bắn ra, đầu của Long Kiến An lập tức nổ tung.Nhưng lời của Long Kiến An cũng đốt lên lòng đấu tranh của những thủ lĩnh trong đại sảnh, cả đám đều phát động kỹ năng vọt tới chỗ Nhạc Trọng.Những trung tiểu thủ lĩnh trong đại sảnh vốn nghe theo lời của nhóm người Long Kiến An đến giúp đỡ, nếu Nhạc Trọng không muốn ký kết hiệp ước không xâm phạm lẫn nhau của bang phái liên minh thì sẽ ra tay với hắn, nhưng bọn hắn không thể ngờ Nhạc Trọng lại cường thế như vậy, vừa gặp mặt đã buộc bọn hắn phải thần phục.Trong Thần Ma hệ thống tuôn ra trang bị nhiều nhất là gia tăng lực lượng cùng nhanh nhẹn.

Hai kỹ năng này được cường hóa chủ yếu, bởi vậy mấy chục thủ lĩnh trong đại sảnh đều phát động kỹ năng lực lượng cùng nhanh nhẹn xông về phía Nhạc Trọng.- Thật là một nhóm ngu xuẩn không biết sống chết, các người đã muốn chết, vậy tôi thành toàn cho các người!Nhạc Trọng lạnh lùng cười, vung tay phải phát động kỹ năng ma viêm.

Trong chớp mắt hơn mười đoàn ma viêm cầu trống rỗng phiêu phù bên người hắn.

Hắn chỉ tay về hướng nhóm người kia, hơn mười đoàn ma viêm cầu như viên đạn pháo oanh thẳng tới trước.Ngọn lửa hủy diệt vừa dâng lên liền diệt xuống, khi ngọn lửa tắt lịm thì mười mấy người đã bị nổ thành phấn vụn.Chứng kiến một màn kinh khủng kia, những người còn sót lại sắc mặt biến thành vô cùng tái nhợt.

Cơ hồ thân thể đều run rẩy, bọn hắn lần đầu tiên chứng kiến một người khủng bố như vậy, chỉ một kích đã dập nát công kích của mười mấy tên cường giả.Hải Kình bang Phương Trinh quỳ sụp trên sàn lạnh run nói:- Hải Kình bang nguyện ý thần phục thủ lĩnh, nguyện ý phục vụ quên mình!Phương Trinh chưa từng gặp qua cường giả đáng sợ như Nhạc Trọng, chỉ một mình hắn đã đủ sức tiêu diệt toàn bộ Hải Kình bang, hắn căn bản không dám chống cự, cái chết của Long Kiến An còn hiện rõ mồn một trước mắt.- Hải Xoa bang nguyện ý thần phục thủ lĩnh, vì thủ lĩnh hiệu lực!- …Một đám thủ lĩnh còn sót lại trong đại sảnh quỳ trên mặt đất, thân thể run rẩy nguyện trung thành.Phương Trinh nhìn thấy một màn này trong lòng tràn ngập chua xót.

Hắn vốn muốn bức bách Nhạc Trọng, buộc Nhạc Trọng gia nhập bang phái liên minh, ngăn chặn tốc độ khuếch trương của người kia nên mới tổ chức yến hội hôm nay.

Hắn hoàn toàn không nghĩ tới buổi yến hội này lại làm cho Nhạc Trọng có thêm cơ hội trấn áp thủ lĩnh các bang phái, làm bọn hắn không thể không hiệu lực cho người kia, quả thật là trộm gà không được còn mất nắm gạo.Nhạc Trọng nhìn đám người quỳ trên mặt đất, khóe môi lộ tia mỉm cười.Trong buổi yến hội này có tới mười mấy thủ lĩnh bị giết chết, bang chủ Thất Thải bang cũng biết xử lý, Phòng Trữ cảng lâm vào hỗn loạn quy mô nhỏ.Nhưng một nhóm thủ lĩnh khác do Phương Trinh dẫn đầu cũng nguyện hiệu lực cho hắn, sau khi các thế lực trung tiểu bị gồm thâu, thế lực Nhạc Trọng thoáng chốc đã trở thành thế lực lớn có tới năm ngàn người sống sót.Nhưng bởi vì đủ loại thế lực gia nhập nên còn chứa nhiều mâu thuẫn nội bộ, vì vậy Nhạc Trọng nhất thời chưa thể tiếp tục tiến công thu thập toàn bộ Phòng Trữ cảng.- Bốn giờ chiều, gặp tại tòa lầu bách hóa!Ngay khi Nhạc Trọng đang chỉnh hợp bộ đội, một tin tức đưa tới trước mặt hắn, là do đầu sỏ đứng đầu Phòng Trữ cảng Liệt Minh Nhất cho người gởi tới Nhạc Trọng.Bốn giờ chiều Nhạc Trọng lẻ loi một mình đi tới chỗ hẹn.Trước tòa lầu bách hóa một nam tử tướng mạo anh tuấn, mặc áo da màu đen, tóc ngắn, dáng người trung đẳng đang ngồi dưới cây dù che nắng.

Bên cạnh hắn có hai hàng thị nữ mỹ mạo đang đứng, một chiếc bàn thủy tinh đặt trước người hắn, trên bàn bày đĩa trái cây điểm tâm.Nhạc Trọng đi bên bàn ngồi xuống liếc mắt nhìn nam tử áo đen kia.

Hắn từ trên người nam tử mơ hồ cảm giác một cỗ lực lượng đáng sợ, là cỗ lực lượng có thể uy hiếp an toàn tính mạng của hắn.

Hiển nhiên người này cũng là một tiến hóa giả cấp cao, yếu nhất cũng là cường giả ngang ngửa quỷ thần nhất cấp của Cao Thiên Nguyên.- Liệt Minh Nhất?- Nhạc Trọng?Nhạc Trọng cùng Liệt Minh Nhất cơ hồ cùng lên tiếng, sau đó liếc nhau, trong mắt chớp động quang mang kỳ dị.Liệt Minh Nhất nhìn chằm chằm Nhạc Trọng hai tay vỗ nhẹ:- Nhạc Trọng, Phòng Trữ cảng là phạm vi thế lực của tôi.

Anh có thể rời đi không?

Làm trao đổi tôi tặng anh hai tuyệt sắc xử nữ, hai trăm xử nữ xinh đẹp, một vạn tấn lương thực, một ngàn tấn nhiên liệu, một ngàn tấn sắt thép, năm trăm tấn bông.

Bộ hạ mà anh thuần phục tại Phòng Trữ cảng cũng có thể tự do mang đi!Hai mỹ nữ dung mạo tuyệt sắc vừa nhìn khiến người cảm thấy kinh diễm đi tới bên cạnh Liệt Minh Nhất.Nhạc Trọng lắc đầu trực tiếp cự tuyệt:- Không được!

Phòng Trữ cảng là nơi mà tôi nhất định phải lấy được.

Liệt Minh Nhất, anh đổi nơi khác phát triển đi, nơi này tôi đã nhìn trúng, không bao lâu chủ lực quân đội của tôi sẽ đến đây tiếp thu hết thảy!Phòng Trữ cảng là đại cảng đứng đầu Quảng Tây, Nhạc Trọng chiếm đóng nơi này có thể xây dựng một căn cứ bồi dưỡng cường hóa giả.

Hơn nữa mẫu hạm cùng kỳ hạm của hắn còn có thể thả neo nơi đây chỉnh đốn, nơi này cực kỳ trọng yếu đối với Nhạc Trọng, hắn tuyệt đối không khả năng buông tha.Liệt Minh Nhất khẽ cau mày chậm rãi thở dài nói:- Được rồi, tôi rời đi là được!Liệt Minh Nhất có hơn năm ngàn bang chúng, hắn hiểu rõ ràng trong Thiên Dương bang ngoại trừ hắn ra không có ai đủ khả năng đối kháng với Nhạc Trọng cùng quân đội của hắn, bản thân hắn cũng không tự tin có thể giết chết được Nhạc Trọng.Nhạc Trọng thấy Liệt Minh Nhất chịu nhường nhịn cũng không tiếp tục bức bách hắn.Liệt Minh Nhất là một tiến hóa giả cao cấp, một khi hắn muốn chạy trốn Nhạc Trọng cũng không chắc chắn giết được hắn.

Nếu bị hắn chạy thoát, Nhạc Trọng sẽ vô cùng đau đầu, hắn có được thực lực đủ làm Nhạc Trọng xem nặng, bởi vậy không muốn bức bách hắn như đối đãi với những bang phái khác.Liệt Minh Nhất đột nhiên nói:- Nhạc Trọng, tôi biết tân thủ thôn của Thần Ma hệ thống nằm tại địa phương nào, anh có muốn liên thủ với tôi cùng nhau đi vào một lần không?05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 803: Chiêu Hàng Liệt Minh Nhất! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng nhíu mày, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc:- Nga!

Kề bên này cũng có tân thủ thôn của Thần Ma hệ thống sao?

Nằm ở vị trí nào?Tân thủ thôn của Thần Ma hệ thống ngoại trừ tháng thứ nhất thế giới biến dị có người mở ra mới có thể tiếp tục bảo tồn lại, ngoại trừ Lôi Giang thị, Nhạc Trọng chỉ biết bên Châu Âu Thiên Đường thần quốc nắm giữ một tân thủ thôn của Thần Ma hệ thống, hơn nữa còn lợi dụng tân thủ thôn bồi dưỡng thật nhiều cường hóa giả binh lính chuyên nghiệp.Chỉ cần đem người thường bồi dưỡng thành cường hóa giả vượt ngoài 10 cấp sau đó cho họ chuyển chức trở thành binh lính là có thể đạt được một chiến sĩ tinh nhuệ có kỹ năng súng ống chuyên tinh.

Chiến sĩ tinh nhuệ này mạnh mẽ hơn binh lính bình thường rất nhiều, ban đầu ở Nhật Bản cảnh tượng bộ đội tinh nhuệ của Thiên Đường thần quốc đánh bại năm ngàn tinh nhuệ của Cao Thiên Nguyên đã khắc sâu ấn tượng với hắn vô cùng.Nếu Nhạc Trọng có thể nắm giữ một tân thủ thôn của Thần Ma hệ thống, hắn có thể bồi dưỡng thật nhiều cao thủ chuyển chức thành binh lính chuyên nghiệp.

Ngoại trừ chuyển chức trở thành binh lính, Thần Ma hệ thống còn có được nhiều loại chức nghiệp cho Nhạc Trọng bồi dưỡng đủ loại nhân tài.Nhạc Trọng vốn có dự tính sau khi quay về nước chuyện thứ nhất cần làm là mang binh chiếm lĩnh Lôi Giang thị.

Nhưng không hề nghĩ tới ở Phòng Trữ cảng vẫn có tin tức về tân thủ thôn.Liệt Minh Nhất khẽ mỉm cười nói:- Trữ Tây thị!

Trong Trữ Tây thị có một tòa tân thủ thôn Thần Ma hệ thống.

Lúc trước tôi từng cùng vài người bạn tiến hành chuyển chức ở nơi đó!Nhạc Trọng nhướng mày hỏi:- Trữ Tây thị, bên kia hẳn có rất nhiều tang thi đi?Trữ Tây thị nằm ở phía tây Phòng Trữ cảng chừng 50km, trước cuối thời số lượng dân cư trong thành phố này lên tới hơn trăm vạn.Sau cuối thời mỗi thành thị đều chiếm cứ thật nhiều tang thi, số lượng ít nhất là hơn năm mươi vạn, thi đàn quy mô khổng lồ như thế nếu không có bộ đội tinh nhuệ căn bản không thể kích bại.Nhạc Trọng mạnh mẽ thu nạp năm ngàn người sống sót trong Phòng Trữ cảng nhưng cũng không tự đại tới mức cho rằng năm ngàn người kia đủ sức tiêu diệt thi đàn Trữ Tây thị, cho dù có thêm bộ đội của Liệt Minh Nhất cũng không thể nào.Liệt Minh Nhất thản nhiên nói:- Phải!

Bên Trữ Tây thị có thi đàn khổng lồ là thật sự, mấy chục vạn tang thi của Phòng Trữ cảng cũng đang di chuyển về Trữ Tây thị.

Ở hướng kia phỏng chừng có thi đàn số lượng vượt qua hai trăm vạn!- Hai trăm vạn?Nhạc Trọng nghe được con số này nhướng mày, trong lòng tính toán.Số lượng tang thi một khi vượt qua trăm vạn nếu muốn tiêu diệt thập phần khó khăn.

Cho dù thế lực của Nhạc Trọng muốn tiêu diệt trăm vạn tang thi cũng phải trả giá không nhỏ.Nhưng lúc này Nghiêm Châu là một trong những thành thị công nghiệp nặng trước cuối thời, sau khi được bổ sung thật nhiều công nhân, thể hiện ra sức sản xuất khổng lồ, thật nhiều đạn dược liên tục được chế tạo.

Đồng thời trong khoảng thời gian Nhạc Trọng biến mất lại có thêm ba kho vũ khí đạn dược trước cuối thời được phát hiện.

Ở Quảng Tây Nhạc Trọng đã có được năng lực cùng hậu cầu đủ sức phát động một chiến dịch tiêu diệt trăm vạn thi đàn.Nhạc Trọng mang theo uy áp hướng Liệt Minh Nhất hỏi:- Tôi thật thưởng thức anh.

Liệt Minh Nhất, có hứng thú theo tôi làm một trận hay không?Lúc này dưới trướng Nhạc Trọng có tới hơn trăm vạn người sống sót, số lượng quân đội tinh nhuệ hơn hai vạn, là nhất đại kiêu hùng trong cuối thời.Tuy rằng thực lực cá nhân của Liệt Minh Nhất mạnh mẽ, nhưng ở trong mắt Nhạc Trọng chỉ bất quá là một gã đầu lĩnh thổ phỉ mà thôi.

Cần binh lính không binh lính, cần vũ khí đạn dược cũng không có, duy nhất có thể làm cho Nhạc Trọng xem nặng chỉ là thực lực cá nhân của hắn.Trong cuối thời lực lượng cá nhân thật sự quá nhỏ bé.

Cho dù là Nhạc Trọng có cấp bậc cường hóa lên tới 81 cấp cũng không có bổn sự một mình đối phó đại quân tang thi mấy chục vạn.

Chỉ khi nào các tinh anh nhân loại tập hợp tới cùng nhau liên hợp thành quân đội mới có thể tiêu diệt tang thi, xây lại trật tự.Liệt Minh Nhất nghe Nhạc Trọng mời chào do dự một thoáng mới hỏi:- Nếu như tôi theo anh làm một trận, tôi sẽ đạt được đãi ngộ gì?Lúc này đại danh bạo chúa Nhạc Trọng tại Quảng Tây đã lan truyền khắp trên làn sóng radio cùng việc Nhạc Trọng liên tục đánh vỡ các thế lực chung quanh Quảng Tây đã bị người người biết được.

Liệt Minh Nhất cũng nghe được tin về hắn tại Quý Trữ thị.Dưới trướng Nhạc Trọng cao thủ nhiều như mây, số lượng tinh nhuệ quân đội hơn hai vạn, là thế lực khổng lồ căn bản là không phải hắn có thể so sánh.

Nghe được Nhạc Trọng mời chào trong lòng Liệt Minh Nhất cũng nảy sinh tâm lý đầu hàng, nhưng cũng phải xem Nhạc Trọng ra cái giá như thế nào.Nhạc Trọng trực tiếp ném ra một chức vụ thiếu tá doanh trưởng mượn sức Liệt Minh Nhất:- Nếu anh theo tôi, tôi để anh nhậm chức thiếu tá doanh trưởng.

Đương nhiên anh phải đem toàn bộ Thiên Dương bang giao ra đây.

Về phần tài sản riêng của anh cùng huynh đệ anh, kể cả nữ nhân đều có thể giữ lại!Lúc này thế lực của Nhạc Trọng đã thành, bất kỳ chức vị doanh trưởng nào cũng thập phần quý giá, đây là quan quân nắm giữ đại quân chân chính.

Hơn nữa trong tương lai nếu Nhạc Trọng được thế, mọi người đều trở thành người có công lớn khai quốc, vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết.Trong Quý Trữ thị có không ít tiến hóa giả tự nhiên cũng đã gia nhập trong quân, dốc sức cho quân đội, rất nhiều người bất quá chỉ mới là trung úy, thượng úy, quân hàm thiếu tá thập phần quý giá.Liệt Minh Nhất vừa nghe trong lòng chợt động, ngày trước trong lòng hắn bừng bừng dã tâm xây dựng Thiên Dương bang xong lại cảm thấy cố hết sức.

Một bang phái cũng có vô số sự tình phải phiền não, các loại thế lực trong bang không ngừng lục đục ùn ùn, còn phải vỗ yên bang chúng, lại cần giải quyết lương thực thực vật trong bang.Sau khi Liệt Minh Nhất mở rộng Thiên Dương bang tới bảy ngàn bang chúng, đã vô lực tiếp tục khuếch trương.

Chỉ tính thực vật tiêu hao mỗi ngày cũng đủ làm cho hắn cảm thấy đau đầu không thôi.

Lương thực trong Phòng Trữ cảng tuy còn thật nhiều nhưng cũng đã biến chất, số lương thực trong tay hắn chỉ duy trì được thêm ba tháng nữa.

Một khi bị Nhạc Trọng bức rời khỏi Phòng Trữ cảng, chỉ sợ hắn phải vứt bỏ vài ngàn bang chúng mới có thể bảo tồn được lương thực.Liệt Minh Nhất là người nhiệt tâm với công danh phú quý, hắn liền khai ra điều kiện của mình:- Thủ lĩnh, cho tôi chức trung tá đoàn trưởng thế nào?

Tôi là tiến hóa giả song thuộc tính, cấp bậc cường hóa 63 cấp.

Chỉ cần anh cho tôi chức vụ này, tôi nguyện ý dốc sức cho anh.

Tôi cũng giao toàn bộ Thiên Dương bang cho anh, hai tuyệt sắc xử nữ này cũng hiến cho anh!Nhạc Trọng nở nụ cười:- Có thể!Nhạc Trọng lấy chức vụ trung tá đoàn trưởng đã mời chào được tiến hóa giả song thuộc tính dốc sức cho hắn, điều này làm cho hắn thập phần hài lòng.

Hắn có thể dễ dàng chiêu mộ Liệt Minh Nhất là vì thế lực của hắn đã cực kỳ khổng lồ.Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 804: Chiêu Hàng Liệt Minh Nhất! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn nữa hắn đã xây dựng một chính phủ có trật tự, cường giả tinh nhuệ dưới trướng nhiều như mây, nhờ vậy Liệt Minh Nhất mới sinh ra tâm lý đầu hàng.

Nếu Nhạc Trọng chỉ cô độc một mình, cho dù cấp bậc cường hóa hơn 100 cấp Liệt Minh Nhất cũng sẽ không lựa chọn đi nhờ vả hắn.- Đa tạ lãnh đạo!

Không!

Là đa tạ thủ trưởng!Liệt Minh Nhất thập phần hưng phấn có chút rối rắm nói.

Từ khi trưởng thành hắn đã muốn làm quan, nhưng thể chế quốc nội sâm nghiêm, một tiểu nhân dân không bối cảnh như hắn ngay cả nhân viên công vụ cũng không được tuyển chọn.

Hiện tại Nhạc Trọng cho hắn làm tới trung tá đoàn trưởng, hắn liền hưng phấn tới cực điểm.Phải biết rằng cả Hoa Hạ có rất nhiều người xưa nay đều mộng tưởng làm quan.

Từ cổ chí kim hào kiệt được triều đình chiêu an nhiều vô số kể.

Nhạc Trọng đã xây dựng trật tự mới tại Quý Trữ thị, chẳng khác gì sáng lập một chính quyền mới, Liệt Minh Nhất hiểu rõ mình không thể ngăn cản đại quân của Nhạc Trọng, vì thế lựa chọn đi nhờ vả, hi vọng xây dựng kiến lập công huân, sau đó hưởng hết vinh hoa.Liệt Minh Nhất bình tĩnh trở lại, nhìn hai mỹ nhân tuyệt sắc bên cạnh lớn tiếng quát:- Tạ Tĩnh Vân, Vương Sương Như, hai cô còn không mau bái kiến chủ nhân mới?Đối với người nhiệt tâm quyền thế như Liệt Minh Nhất mà nói lực hấp dẫn của mỹ nữ không lớn lắm.

Nếu đem ra so sánh, quyền thế mới là thứ mà nam nhân khát vọng theo đuổi nhất.

Trước cuối thời có thật nhiều người vì muốn làm quan, thậm chí còn đem cả vợ của mình đưa cho thượng cấp hưởng dụng.

Tạ Tĩnh Vân cùng Vương Sương Như không có quan hê gì, hắn đem hai đại mỹ nữ đưa cho Nhạc Trọng cũng không hề có chút chướng ngại tâm lý.- Tạ Tĩnh Vân, Vương Sương Như gặp qua chủ nhân!Trong mắt hai nàng thoáng hiện vẻ bất đắc dĩ cùng chua xót, vẻ mặt tươi cười lấy lòng đi tới chỗ Nhạc Trọng.Người thời loạn thế không bằng cả một con chó thời thái bình.

Hai nàng cũng hiểu rất rõ ràng mình không còn là thiên chi kiêu nữ người người ngưỡng mộ ngày trước, nếu không cúi đầu trước sự thật, chỉ sợ sẽ bị đối đãi càng tàn khốc.- Ân!Nhạc Trọng thản nhiên lướt mắt qua Tạ Tĩnh Vân cùng Vương Sương Như nhưng không dừng lâu, lại nhìn Liệt Minh Nhất hỏi:- Anh đi theo tôi, chỉ sợ trong Thiên Dương bang có người không phục.

Anh tính toán xử lý như thế nào?Liệt Minh Nhất mỉm cười, trên gương mặt anh tuấn đã hiện lên sát khí nhè nhẹ:- Thủ trưởng xin yên tâm, tôi sẽ xử lý thỏa đáng.

Những người nào không muốn dốc sức cho ngài, tôi sẽ không cho hắn nhìn thấy mặt trời ngày mai!Tuy Liệt Minh Nhất đối đãi với Nhạc Trọng có vẻ rất dễ dàng nhu thuận, nhưng trong cuối thời một người có thể sáng lập một bang phái bảy ngàn người đương nhiên không phải kẻ lương thiện gì.

Sở dĩ hắn lễ độ với Nhạc Trọng là vì thực lực người kia quá mạnh mẽ, thế lực quá cường đại, hắn căn bản không thể chống cự.Liệt Minh Nhất cũng là người dứt khoát, hắn nhanh chóng triệu tập bang chúng Thiên Dương bang nói ra quyết định của chính mình.Đầu mục Thiên Dương bang nhất thời xôn xao một mảnh.

Không phải mỗi người đều nhiệt tâm với công danh phú quý như Liệt Minh Nhất.

Những đầu mục kia chỉ muốn ăn thịt uống rượu, tùy tiện chơi đùa nữ nhân mà thôi, nghe được cần đi dựa dẫm Nhạc Trọng liền sôi nổi phản đối.Liệt Minh Nhất liên tiếp giết tám gã đầu mục phản đối, cực kỳ cường thế đem Thiên Dương bang chỉnh hợp hơn nữa phối hợp cùng bộ đội của Nhạc Trọng tiến hành chỉnh biên.Liệt Minh Nhất vừa đi nhờ vả Nhạc Trọng, bên trong Phòng Trữ cảng không còn thế lực nào ngăn cản được hai người liên hợp, các bang phái lớn nhỏ nếu không bỏ trốn thì lập tức đi đầu hàng.

Không bao lâu cả Phòng Trữ cảng toàn bộ rơi vào trong khống chế của hắn.Ban đêm, Nhạc Trọng ngồi trên lưng tiểu Thanh bay về Trữ Tây thị.Đại quân tinh nhuệ ở Quý Trữ thị dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng đã bắt đầu xuất động, tiến quân vô cùng thông thuận, một đường tiêu diệt ba mươi mấy vạn tang thi ngăn trở, trú đóng ở Thanh huyện cách Tây Trữ thị chừng 50km.Nhạc Trọng chủ động đi điều tra Trữ Tây thị một phen, thăm dò tình hình trong đó.Nhạc Trọng đi tới trên bầu trời Trữ Tây thị, từ trên nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy thi đàn rậm rạp tràn đầy, không biết tới bao nhiêu vạn.Ở trong bóng tối vô tận hiện lên một đoàn bạch sắc quang mang, có vẻ thập phần chói mắt.Nhạc Trọng chỉ huy tiểu Thanh bay về hướng khu vực có đoàn bạch sắc quang mang bao phủ, trong nháy mắt đã bay tới trên không, hắn nhìn xuống bên dưới, chỉ thấy có hai quang trụ dựng thẳng nơi đó.Vô số tang thi đang bồi hồi chung quanh quang trụ, đại bộ phận là tang thi tiến hóa.

Những tang thi tiến hóa kia có tang thi L4, L3, thú liệp giả, thôn phệ giả thành thục, kể cả tang thi H1 có thể phóng ra hỏa cầu.Vô luận là cường hóa giả mạnh mẽ bao nhiêu nếu một mình xông tới chỗ hai quang trụ chỉ còn một con đường chết.Ngoại trừ những tang thi tiến hóa, ở gần nơi đó còn có một quái vật khủng bố bụng lớn như mang thai, thân cao tám thước, trên thân thể mọc ra mười xúc tu đầy gai bén nhọn, hai chân thô to, có đôi móng vuốt thật lớn, thân thể màu xám, đôi mắt xấu xí đầy dục vọng, đầu giống như rắn, răng nanh bén nhọn đang đứng.- Cảm nhiễm thể 98 cấp: Cự hình mẫu thể cảm nhiễm biến dị.

Có được lực khôi phục cùng sức chiến đấu cường hãn đáng sợ.

Tang thi Z hình không thể chỉ huy nó!Nhạc Trọng nhìn cự hình mẫu thể biến dị khổng lồ kia, trong lòng rùng mình:- Quái vật thật đáng sợ!

Đây chỉ sợ là quái vật trấn thủ tân thủ thôn.

Mình muốn chiếm lĩnh Trữ Tây thị chỉ sợ phải trả giá không nhỏ!Quái vật 98 cấp có thể so sánh với biến dị thú tứ giai khủng bố, nếu như không có vũ khí hạng nặng một con quái vật như vậy muốn liệp sát mấy vạn người hoàn toàn không chút khó khăn.

Hơn nữa so sánh với biến dị thú tứ giai, cự hình mẫu thể cảm nhiễm còn có được năng lực khiến nhân loại bị lây nhiễm siêu vi trùng càng thêm có vẻ đáng sợ.Nhạc Trọng bay vài vòng quanh quẩn trên bầu trời Trữ Tây thị, không phát hiện ra địa phương nào có thể lợi dụng, hắn cau chặt đôi mày:- Chỉ có thể cường công sao?Bên trong Trữ Tây thị số lượng tang thi quá khổng lồ, cho dù đánh thắng cuộc chiến này bộ đội của hắn cũng bị tiêu hao thật lớn, như vậy sẽ ảnh hưởng hành động kế tiếp của hắn.Chiến lược của Nhạc Trọng chính là tập trung ưu thế binh lực thu phục các thành phố lớn, lợi dụng đủ loại máy móc trong các thành thị cùng vật tư phát triển thế lực của mình.

Mỗi đại thành thị có mấy chục vạn thậm chí là trên trăm vạn tang thi chiếm cứ, nếu muốn đánh chiếm thập phần khó khăn, nếu không có đạn dược cùng đạn pháo căn bản đánh không thắng nổi.Ngay khi Nhạc Trọng đang tuần tra trên không trung, hắn đột nhiên nhìn thấy từng bầy chim biến dị khổng lồ bay thẳng vào trong thành thị tận tình cắn nuốt thi đàn bên dưới.Thật nhiều tang thi bị chim biến dị cắn nuốt, sau đó chúng lại bay về dãy núi non gần thành phố biến mất không còn nhìn thấy bóng dáng.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 805: Huyết Liên Kỳ Dị!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSau cuối thời thật nhiều biến dị thú đều biến thành khổng lồ, trong hải dương có vô số sinh vật có thể cung cấp cho biến dị thú được ăn no.

Ở trên đất liền biến dị thú số lượng đông đảo thì lấy nhân loại cùng tang thi làm thực vật của chúng.- Nói không chừng có thể đem biến dị thú lợi dụng một chút!Nhạc Trọng nhìn đàn chim biến dị khổng lồ trong lòng khẽ động, điều khiển tiểu Thanh bay về hướng núi non.Nhạc Trọng ngồi trên lưng tiểu Thanh bay vào khu núi non, nhảy xuống đất phát động tiềm hành nhị giai, thân thể bị một cỗ lực lượng kỳ dị bao phủ vặn vẹo cảm giác của những sinh vật khác.Được bóng đêm che giấu, Nhạc Trọng thật cẩn thận tiềm hành tới chỗ đàn chim khổng lồ biến dị kia.Bên trong dãy núi non kia có vô số biến dị thú tồn tại, Nhạc Trọng thật cẩn thận đi xuyên trong rừng rậm, gặp được những con nhện lớn như tấm thớt, cự lang cường tráng như sư tử hổ báo, chuột biến dị to như con trâu, bên trong có không ít biến dị thú nhị giai.Được kỹ năng tiềm hành nhị giai che giấu, Nhạc Trọng né tránh đàn thú khổng lồ đi thẳng vào tận sâu trong dãy núi.Càng đi vào sâu bên trong, biến dị thú càng thêm cường đại.

Thậm chí Nhạc Trọng nhìn thấy vài con biến dị thú tam giai, hắn ngừng thở, không đi trêu chọc chúng.

Mục đích của hắn cũng không phải liệp sát đàn thú biến dị này.Đột nhiên Nhạc Trọng nghe được thanh âm tiếng gầm rú rung trời như hổ lại như báo, cơ hồ cùng một thời gian từng thanh âm tiếng gầm chói tai cũng vang lên.Nhạc Trọng nghe được thanh âm kia trong lòng thoáng động:- Thanh âm kia chẳng lẽ là biến dị thú tứ giai?Nhạc Trọng tiến thẳng tới chỗ thanh âm vang đến.Trong một khu rừng cây rậm rạp, một con quái vật hình dáng như con gấu cao tới sáu thước, trên thân là một tầng lân giáp màu đen, đôi móng vuốt sắc bén đang cùng một con quái vật một sừng đầu hổ đuôi báo thân cao hai thước, trên thân có một tầng lân giáp màu trắng, trên lân giáp lại có vô số gai nhọn đang chiến đấu kịch liệt.Con quái vật tương tự con gấu tuy rằng có thân thể khổng lồ nhưng hành động thập phần linh mẫn, nó chớp động thân thể như một đạo mị ảnh, tốc độ siêu việt cả Thiểm Điện, đạt tới cảnh giới khủng bố siêu âm.

Mỗi một chưởng chụp xuống đều nhấc lên từng trận cơn lốc oanh lên trên thân quái vật đầu hổ đuôi báo kia, xé rách lân giáp đối phương, lôi ra một mảnh huyết nhục.Tốc độ của con quái vật đầu hổ đuôi báo thật đáng sợ, còn nhanh hơn con quái vật giống con gấu một bậc, con quái vật kia mỗi lần công kích chỉ xé xuống một mảnh huyết nhục của nó nhưng mỗi lần nó công kích lại làm đối phương bị thương còn nặng hơn.- Biến dị thú 95 cấp: Cương Giáp Hùng tứ giai!- Biến dị thú 96 cấp: Bạch Lân Hổ tứ giai!- Biến dị thú tứ giai thật đáng sợ!Nhạc Trọng lặng lẽ tiềm hành tới gần chứng kiến hai con biến dị thú tứ giai chém giết, trong lòng tràn ngập kinh hãi.Hai con biến dị thú kia hình thể cũng không quá lớn, còn kém hơn một ít biến dị thú nhị giai.

Nhưng lực chiến đấu của chúng vượt thật xa, Nhạc Trọng nếu chống lại chúng chỉ sợ không qua nổi mười chiêu toàn bộ phòng ngự của hắn sẽ dập nát, sau đó bị oanh giết lập tức.Nếu so sánh hình thể của hải thú tứ giai thì không cách nào sánh bằng, trên lực lượng có lẽ cũng thua kém, nhưng trong tốc độ thì hải thú tứ giai thật sự không thể sánh kịp chúng.Nhạc Trọng ngừng thở theo dõi cuộc chiến giữa hai con tứ giai, phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai không dám nhúc nhích chút nào.Lực khôi phục của biến dị thú tứ giai cực kỳ biến thái, mỗi lần công kích đều tạo thành thương tổn cho đối phương, nhưng sức sống cường đại của chúng lại làm vết thương thật nhanh khép lại, chiến đấu càng thêm hung ác.- Di!

Đó là sào huyệt của nó sao?Hai mắt Nhạc Trọng xoay chuyển nhìn hoàn cảnh chung quanh, đột nhiên thấy được một huyệt động thật lớn cách Bạch Lân Hổ chừng hai trăm thước.Nhạc Trọng nhìn hai con biến dị thú đang điên cuồng chém giết bất phân thắng bại, trong lòng liền hạ quyết tâm di động về hướng sào huyệt của Bạch Lân Hổ.- Đi xem một chút!Nhạc Trọng hành động thập phần cẩn thận, con Bạch Lân Hổ đang điên cuồng đối chiến cùng Cương Giáp Hùng, bởi vậy hắn có thể tiến vào trong sào huyệt của nó mà không bị phát hiện.Vừa đi vào sào huyệt hắn liền ngửi được mùi vị tanh tưởi truyền ra, ngửi thật khó chịu.Bên trong sào huyệt hắn có thể nhìn thấy thật nhiều xương cốt, trong đó có cả xương cốt của biến dị thú tam giai.

Trong lòng hắn chợt động, đem móng vuốt xương cốt của biến dị thú tam giai thu vào trong trữ vật giới chỉ.Móng vuốt của biến dị thú tam giai cực kỳ sắc bén, nếu đem chế tạo thành vũ khí thậm chí còn sắc bén hơn Hắc Nha đao.

Nhưng vũ khí này không được Thần Ma hệ thống gia trì, cho dù chém giết được biến dị thú nhưng cũng không hưởng được nguyên khí để thăng cấp.Nhưng cho dù là như thế đây cũng là bảo bối khó được.Nhạc Trọng thu thập mấy chục móng vuốt cuối cùng đi vào tận sâu trong.Nơi đó có một đầm nước nhỏ tràn ngập máu tươi, giữa đầm nước có một gốc hoa sen đỏ tươi như máu đầy vẻ yêu dị, trên hoa sen có bốn viên hạt sen giống như bảo thạch màu huyết sắc, đóa huyết sắc liên hoa tán phát ra hương thơm kỳ dị, hiển nhiên là dị bảo khó được.Ở cách đóa huyết liên không xa có một hang ổ bằng cỏ, bên trong có một quả trứng lớn cỡ thân thể nhân loại, trên quả trứng khắc phù văn kỳ dị, đồng thời quang mang không ngừng chớp động chung quanh quả trứng, chẳng khác gì nhân loại đang hô hấp.Bên cạnh quả trứng có một đống tinh hạch, hiển nhiên là thực vật do con biến dị thú tứ giai lưu lại cho nhi đồng sử dụng.Nhạc Trọng nhìn đóa huyết liên, lại nhìn quả trứng, trong lòng tràn ngập nỗi mừng như điên:- Bảo bối!

Tuyệt đối là bảo bối tốt!

Lần này mình kiếm lớn!Nhạc Trọng nhanh chóng lấy ra một cái chậu đem huyết liên lẫn máu tươi trong đầm đựng vào, vung tay cuốn lấy toàn bộ tinh hạch, đồng thời chộp lấy quả trứng kia điên cuồng phóng nhanh ra ngoài.Nhạc Trọng vừa ra khỏi sào huyệt liền phát động kỹ năng ảnh bộ cùng hợp thể phòng hộ thuật, đồng thời ngẩng đầu hú vang.

Huyết liên cùng quả trứng kia không thể bỏ vào trong trữ vật giới chỉ cho nên hắn chỉ có thể trốn chết.Nhạc Trọng vừa lao ra khỏi hang động thì con Bạch Lân Hổ ngửi được hương vị của huyết liên, nó quay đầu liếc mắt nhìn qua tung người nhảy tới, lấy tốc độ siêu việt vận tốc âm thanh bắn thẳng về hướng hắn, cự trảo mang theo tiếng xé gió oanh thẳng vào đầu Nhạc Trọng.Tốc độ của Bạch Lân Hổ đã siêu việt Thiểm Điện, cho dù Nhạc Trọng trải qua đủ loại cường hóa nhưng vẫn không theo kịp tốc độ của nó.Bạch Lân Hổ vừa động, cảm giác nguy hiểm của Nhạc Trọng tăng lên tới cực điểm, một cỗ dự cảm tử vong nồng đậm xông lên trong lòng hắn.

Tâm niệm hắn chợt động, một tấm quang thuẫn chắn ngang trước người hắn.Bạch Lân Hổ vỗ một trảo lên quang thuẫn thật lớn kia, răng rắc một tiếng quang thuẫn liền dập nát, mất đi năng lượng lập tức rơi xuống đất.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 806: Cự Hình Mẫu Thể Cảm Nhiễm Biến Dị!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng kinh hãi tiếp tục phát động một quang thuẫn khác chắn ngang phía trước Bạch Lân Hổ.Bạch Lân Hổ tiếp tục vỗ một trảo, màn hào quang lại vỡ tan, nhưng cũng dây dưa ngăn chặn nó được một tích tắc thời gian.Trong tích tắc này Nhạc Trọng phát động kỹ năng ma viêm, một đoàn ma viêm phong bạo đủ thiêu hủy hết thảy từ khắp bốn phương tám hướng thổi quét về chỗ Bạch Lân Hổ.Trong mắt Bạch Lân Hổ chợt lóe lệ khí thả người dễ dàng nhảy tránh ma viêm phong bạo kia.Ngay lúc Bạch Lân Hổ chuẩn bị phát động tiến công lần nữa, Cương Giáp Hùng đột nhiên xuất hiện ngay sau lưng nó hung hăng vỗ một trảo lên người nó, trực tiếp kéo xuống một tảng lớn huyết nhục.Bạch Lân Hổ phát ra tiếng gầm lên giận dữ, hai mắt cơ hồ phun lửa, lật móng vuốt một trảo vỗ lên thân thể Cương Giáp Hùng, lưu lại một vết thương cực lớn trên thân thể nó.Tiểu Thanh nhanh như sao băng lao xuống dùng móng vuốt chụp lấy Nhạc Trọng vỗ cánh bay vút lên bầu trời.Bạch Lân Hổ vừa nhìn thấy cảnh này phát ra tiếng gầm lớn kinh thiên động địa, chiếc sừng trên trán hiện lên bạch quang, một đạo ánh sáng trắng vô cùng đáng sợ phóng lên cao hướng Nhạc Trọng cùng tiểu Thanh oanh tới.Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến phát động linh chung thanh đồng, một màn hào quang màu xanh đem hắn cùng tiểu Thanh bao phủ bên trong.Bạch quang oanh thẳng lên màn hào quang màu xanh, đem phòng hộ tráo xỏ xuyên, bạch quang xuyên lên đùi Nhạc Trọng trực tiếp ăn mòn huyết nhục của hắn bốc hơi, tiếp theo xỏ xuyên qua thân thể khổng lồ của tiểu Thanh cháy thủng một lỗ lớn, thật nhiều máu tươi tuôn tràn xuống rơi lên mặt đất.Một cỗ đau đớn kịch liệt lan tràn từ dưới chân cơ hồ làm Nhạc Trọng đau đến ngất xỉu.Tiểu Thanh phát ra một tiếng bi minh, nháy mắt phát động lực lượng bổn nguyên, tốc độ điều khiển phong bạo tăng cao tới mức khủng bố, hướng Trữ Tây thị bay đi, trong vài lần hô hấp đã biến mất không còn thấy bóng dáng.Bạch Lân Hổ phát ra tiếng gầm kinh thiên động địa, nhưng cũng không còn biện pháp làm gì được tiểu Thanh.

Nó tuy là bá chủ trên đất bằng nhưng lại không có cách nào tổn thương sinh vật bay trên bầu trời.Tiểu Thanh cố nén thương thế bay tới bên cạnh Trữ Tây thị đáp xuống đất.Nhạc Trọng kéo theo một chân nhảy xuống lưng tiểu Thanh, chứng kiến lỗ máu thật lớn trên bụng nó trong lòng đau xót vô cùng.

Lần này hắn thật sự quá mạo hiểm cùng coi khinh sự khủng bố của biến dị thú tứ giai, nếu không nhờ có tiểu Thanh cứu viện cho dù mười người như hắn cũng bị Bạch Lân Hổ giết chết.Trong căn cứ Hoành Tu Hạ Nhạc Trọng nhìn thấy hải thú tứ giai đều có thân hình khổng lồ, có được lực lượng cường đại cùng lực lượng bổn nguyên mạnh mẽ.

Nhưng chúng lại có nhược điểm trí mạng chính là sau khi lên bờ tốc độ không nhanh nhẹn như lúc còn trong biển, nhờ vậy hắn mới lợi dụng yếu điểm kia mà săn giết được hai con hải thú tứ giai.Nhưng Bạch Lân Hổ lại là biến dị thú tứ giai lục địa, tốc độ thậm chí siêu việt vận tốc âm thanh, tuy lực lượng không bằng hải thú tứ giai, nhưng nhân loại cũng chưa thể ngăn cản.

Loại sinh vật khủng bố biến thái như vậy với thực lực bây giờ của Nhạc Trọng còn chưa thể đối chiến chính diện.Với thực lực hiện tại của hắn có thể dễ dàng giết chết biến dị thú nhị giai, chống lại tam giai còn gặp nguy hiểm, nhưng hoàn toàn đánh không lại tứ giai.Nhạc Trọng lập tức lấy ra tinh hạch biến dị thú tam giai đưa cho tiểu Thanh:- Mau ăn vào!Tiểu Thanh nuốt tinh hạch cuộn tròn thành một đoàn lẳng lặng khôi phục vết thương.

Tam giai như nó cũng có được năng lực khôi phục cường đại, nhưng vì thân thể nó bị bạch quang cơ hồ xuyên thủng qua nên phải nghỉ ngơi thật tốt mới có thể hoàn toàn khôi phục.Nhạc Trọng lấy ra thú thịt tam giai cùng thịt khô tứ giai bắt đầu ăn vào.Thật nhiều thú thịt cấp cao dung nhập trong miệng, kỹ năng tái sinh phát động trong thân thể hắn, đùi phải hắn ngứa ngáy, vô số thịt non bắt đầu sinh trưởng, chậm rãi sinh dài ra.Hao phí một ngày thời gian đùi phải của hắn mới hoàn toàn lành lại, tiểu Thanh cắn nuốt thật nhiều tinh hạch tam giai cũng đã hoàn toàn khôi phục lại thương thế.- Không biết cuộc đối chiến giữa hai con tứ giai kia cuối cùng là ai thắng…Nhạc Trọng vừa khôi phục liền nhảy lên lưng tiểu Thanh bay trở lại dãy núi non kia.- Được!

Xem ra là con Bạch Lân Hổ chiến thắng!

Lập tức quay đầu bay về Trữ Tây thị!Nhạc Trọng vừa ngồi trên lưng tiểu Thanh bay tới gần dãy núi non liền thấy được khắp núi đồi tràn đầy biến dị thú tạo thành đại quân phóng nhanh ra ngoài núi.

Một đạo sát ý khủng bố từ trong đàn thú truyền đến, trực tiếp tập trung Nhạc Trọng.Tiểu Thanh cũng thập phần sợ hãi Bạch Lân Hổ, nó nhanh chóng quay đầu vỗ cánh bay về Trữ Tây thị.Bên trong đàn thú, Bạch Lân Hổ phát ra tiếng rít gào phẫn nộ, vô số biến dị thú liền hóa thành một đạo nước lũ vô cùng hung mãnh hướng Trữ Tây thị vọt tới.Biến dị thú tứ giai ở trên đất liền cũng là mãnh thú cấp bá chủ, Bạch Lân Hổ cũng có được năng lực điều khiển thú đàn.

Thiên tài địa bảo cùng con của nó bị trộm làm Bạch Lân Hổ vô cùng phẫn nộ, liền điều động thú đàn ý đồ giết chết Nhạc Trọng, hủy diệt tộc đàn của hắn.Vô số biến dị thú như thủy triều hướng Trữ Tây thị lao qua.Nhạc Trọng nhảy xuống khỏi lưng tiểu Thanh, lấy ra huyễn ảnh ky xa dọc theo quốc lộ chạy như điên về hướng Trữ Tây thị.

Hắn muốn lưu lại mùi vị thật nồng của mình làm cho thú đàn tìm được tới hắn.Nhạc Trọng đi tới lối vào Trữ Tây thị, thật nhiều tang thi liền bị mùi máu tươi chứa trong chậu đựng huyết liên dụ dỗ di động về hướng bên này.Máu tươi trong chậu đều là máu của biến dị thú nhị giai, tam giai, loại máu cao cấp này cũng là linh dược tiến hóa đối với tang thi.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn thi đàn lảo đảo tiến tới, phát động hợp thể phòng hộ thuật, duỗi ra tay phải bắn một đạo gai xương cắm xuống đất, gai xương kéo dài đưa hắn lên một tòa nhà cao tầng.Thú đàn đuổi theo sau lưng hắn cũng chạy tới, thật nhiều biến dị thú nhảy vào trong thi đàn, đem tang thi xé thành dập nát.Nhạc Trọng nhanh chóng hướng trung tây Trữ Tây thị di động.

Hắn phải tạo ra biểu hiện giả dối hắn lẩn trốn trong thành phố này, làm Bạch Lân Hổ phải phát động tiến công vào trung tâm Trữ Tây thị.Nhìn thấy Nhạc Trọng chạy trốn, thú đàn lập tức trở nên điên cuồng.Mấy chục con Hắc Lân Hung Trư nhị giai thật lớn giống như những chiếc xe tăng xông vào thi đàn trực tiếp đánh bay cùng nghiền áp vô số tang thi, bổ nhào vào trong Trữ Tây thị.Những con biến dị thú khổng lồ phát động tiến công, đem vô số tang thi bình thường hoàn toàn xử lý.Thú đàn đột nhiên phát động tiến công lập tức chọc giận kẻ thống trị thi đàn trong Trữ Tây thị, từng con tang thi L4, L3, S4, S3 hình thành thi đàn tiến hóa khổng lồ hướng đàn thú biến dị phát động phản kích.Theo thi đàn tiến hóa gia nhập chiến đấu, phong nhận, băng trùy, hỏa diễm, lôi điện, đủ loại lực lượng bổn nguyên không ngừng chớp động quang mang, vô số tang thi cùng biến dị thú chém giết lẫn nhau, sau đó tử vong.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 807: Lưỡng Hổ Tương Tranh! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBiến dị thú đối với tang thi bình thường có thể nói là tồn tại vô địch, nhưng tang thi tiến hóa lại có được năng lực uy hiếp sinh mạng của chúng nó.Nhạc Trọng đang vọt nhanh trên đỉnh các tòa nhà, từng con thú liệp giả 2 giống như những con thằn lằn dán sát vách tường theo đuổi hắn không bỏ.Nhạc Trọng thường xuyên dừng lại dùng tay phải huy động Hắc Nha đao chém giết chúng, với thực lực hiện tại của hắn, chỉ cần không bị mấy ngàn liệp thú giả 2 vây giết, hắn hoàn toàn đủ sức mở một con đường máu.Nhạc Trọng hướng trung tâm chạy tới, nhưng xa xa cố gắng tránh né con cự hình mẫu thể cảm nhiễm kia.

Quái vật kia quá mức nguy hiểm, hắn cũng không muốn bị nó tập trung công kích.Hắn hoàn toàn không biết phương thức công kích của nó, đối với hắn mà nói tồn tại như vậy luôn đáng sợ nhất.

Nếu không cẩn thận hắn sẽ tử vong, ở trước mặt loại quái vật như vậy cho dù hắn muốn giữ mạng cũng thập phần khó khăn.Con cự hình mẫu thể phảng phất ngửi được mùi huyết nhục lập tức di chuyển thân thể thật lớn phóng nhanh về hướng thú đàn.Thân hình của nó tuy cực lớn nhưng động tác thập phần nhanh nhẹn, tốc độ có thể so sánh với Nhạc Trọng.

Nó xông thẳng tới như cỗ xe tăng, những con tang thi bình thường đứng ngay đường đi của nó đều bị nó giẫm nát dưới chân thành thịt vụn.Cự hình mẫu thể rất nhanh đi tới chiến trường, nó huy động xúc tu thật lớn dùng sức vỗ, đem tang thi tiến hóa oanh bay, đụng lên vách tường bị đâm thành bốn năm mảnh, óc vỡ toang.

Nó bắn ra xúc tu đầy gai nhọn thật lớn nện lên đầu một con hung trư nhị giai cao bảy thước, trực tiếp đem đầu của hung trư oanh bạo.Đầu của cự hình mẫu thể giống như con rắn lớn liền mở ra, kéo dài tới mười thước, lộ ra răng nanh vô cùng sắc bén cắn lấy thân thể hung heo nhị giai kia, cắn đứt đầu nó, vô số máu tươi chảy ròng.

Nó răng rắc vài cái đã đem con hung heo khổng lồ nuốt vào trong bụng, cực kỳ hung tàn.Con cự hình mẫu thể cảm nhiễm chỉ vài ngụm đã nuốt chửng hung heo lớn hơn nó mấy lần, bụng của nó chỉ phập phồng một thoáng đã khôi phục như cũ.

Mấy chục xúc tu đầy gai nhọn không ngừng vũ động, từng con biến dị thú bị nó trực tiếp chụp thành thịt vụn, bị cuốn vào trong miệng trực tiếp cắn nuốt.Con cự hình mẫu thể giống như một con mãnh thú ăn mãi không no, thật nhiều biến dị thú bị nó cắn nuốt, máu tươi văng khắp nơi, những nơi nó đi qua chẳng khác gì tai nạn buông xuống, vô luận là tang thi hay biến dị thú đều lập tức tử vong.Nhạc Trọng đứng xa xa chứng kiến cảnh tượng kia trong lòng tràn ngập kinh hãi:- Thật mạnh!

Quái vật thật đáng sợ!Xúc tu trên thân cự hình mẫu thể cực kỳ biến thái, một kích có thể trực tiếp oanh bạo đầu hắc lân hung trư nhị giai.

Quang thuẫn phòng ngự cùng linh chung thanh đồng trong tay Nhạc Trọng cho dù toàn bộ xuất động nhiều nhất chỉ ngăn cản được một kích của quái vật kia, sau đó hắn vẫn bị lập tức xử lý.Một con độc mãng biến dị thân dài hơn tám mươi thước mở to miệng phun ra một đoàn khói độc màu xanh biếc có thể ăn mòn cả hỏa tiễn hướng con cự hình mẫu thể bắn tới.

Khói độc xanh biếc kia là lực lượng bổn nguyên của độc mãng, dù lân giáp của biến dị thú tứ giai cũng có thể ăn mòn, khói độc phủ trên đầu cự hình mẫu thể phát ra tiếng tê tê như tan chảy, da thịt của cự hình mẫu thể không ngừng bị ăn mòn tan chảy, nhưng vừa tạo thành miệng vết thương rất nhanh thân thể nó lại sinh trưởng ra huyết nhục mới, tốc độ khói độc ăn mòn căn bản không sánh kịp tốc độ sinh trưởng da thịt mới của nó.Cự hình mẫu thể vỗ mạnh một xúc tu, giống như búa tạ oanh thẳng lên đầu con độc mãng nhị giai kia, đem đầu của nó oanh thành dập nát.

Một xúc tu đâm vào trong thân thể độc mãng, cuốn lấy thi thể nó nhét vào miệng nhai ngấu nghiến.Cự hình mẫu thể hung uy dữ tợn, những nơi nó đi qua toàn bộ biến dị thú đều bị nó cắn nuốt.

Nó chỉ cần vung xúc tu là tiêu diệt thú đàn, dù là biến dị thú tam giai cũng không ngăn nổi nó một kích, lập tức bị nó chụp chết sau đó bị cắn nuốt.

Vô luận biến dị thú sử dụng lực lượng bổn nguyên nào công kích thì con cự hình mẫu thể đều có thể dùng thân thể khổng lồ thừa nhận xuống, sau đó dùng lực khôi phục khủng bố trong vòng năm giây đã hoàn toàn hồi phục lại.Nhạc Trọng đứng xa xa nhìn con cự hình mẫu thể phát uy mà da đầu cũng run lên.

Con quái vật khủng bố kia còn đáng sợ hơn cả hỏa diễm điểu tứ giai rất nhiều, dù là hắn cũng không dám tiến tới gần.Con cự hình mẫu thể không ngừng cắn nuốt huyết nhục biến dị thú, từ trong thân thể nó lại sinh trưởng ra một xúc tu đầy gai nhọn, khiến hung uy của nó càng lớn.Ngay lúc con cự hình mẫu thể đang cắn nuốt huyết nhục thú đàn, một đạo bạch sắc quang tuyến tràn ngập lực lượng hủy diệt từ phương xa bắn thẳng tới ngực của nó, trực tiếp xỏ xuyên qua thân thể nó, oanh ra một lỗ lớn như nắm tay, vô số niêm dịch trong thân thể nó chảy ra, vung rơi đầy đất, làm con cự hình mẫu thể phát ra tiếng gầm thê lương, rốt cục lần đầu tiên nó nhận lấy thương tổn nghiêm trọng như thế.Thân thể bị trực tiếp xỏ xuyên đối với cự hình mẫu thể mà nói cũng là một loại thương tổn không nhỏ, nó phát ra một tiếng thét đau đớn hung uy càng thêm dữ dội, huy động thật nhiều xúc tu cuốn lấy thú đàn bỏ vào miệng nuốt chửng, vô số thịt non lại từ miệng vết thương sinh trưởng ra, nhanh chóng hình thành da thịt mới.Rốt cục Bạch Lân Hổ ẩn phía sau không còn nhịn được trực tiếp ra tay.

Nó phóng ra một đạo bạch quang hủy diệt liền dùng sức nhảy qua, hướng bên trong Trữ Tây thị vọt tới.- Đáng chết, mục tiêu của nó là mình!Nhạc Trọng đứng trên một tòa lầu cao, liền nhìn ra mục tiêu của Bạch Lân Hổ chính là hắn, hoặc là quả trứng trong tay hắn.- Đáng tiếc!Nhạc Trọng vừa cảm giác được mục tiêu của Bạch Lân Hổ chính là mình, liền cầm cự trứng hướng chỗ cự hình mẫu thể ném đi.

Dưới cự lực gấp mười hai lần người thường, cự trứng như viên sao băng bay thẳng về hướng cự hình mẫu thể.Cự trứng vừa bay tới cách cự hình mẫu thể chừng hai mươi thước, một cây xúc tu thật lớn trên người nó vỗ xuống, cự trứng đã bị tạp vỡ tan, bên trong lộ ra thân thể của một con ấu thể Bạch Lân Hổ mới thành hình được một nửa.Con cự hình mẫu thể vung xúc tu đâm thủng ấu thể Bạch Lân Hổ, cuốn vào trong miệng của nó, sau đó răng nanh sắc bén hợp lại đem ấu thể nghiền nát.Bạch Lân Hổ thấy thế phát ra tiếng gầm lên giận dữ rung trời, sau đó hóa thành một đạo lưu quang vọt tới bên cạnh cự hình mẫu thể, huy động móng vuốt cứng rắn xé xuống một khối huyết nhục lớn trên thân thể nó.Hơn mười xúc tu của cự hình mẫu thể mang theo tiếng gió rít xé trời điên cuồng chụp tới con Bạch Lân Hổ tứ giai kia.Con Bạch Lân Hổ cực kỳ nhanh nhẹn, thân hình chớp động tránh khỏi mười xúc tu, móng vuốt không ngừng xé rách huyết nhục trên thân thể cự hình mẫu thể.05-01-2015, 11:04 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 808: Lưỡng Hổ Tương Tranh! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLực khôi phục của cự hình mẫu thể cực kỳ mạnh mẽ biến thái, tuy rằng Bạch Lân Hổ không ngừng công kích nhưng chưa đầy năm giây vô số thịt non lại sinh ra, loại khôi phục kiểu này còn mạnh hơn Bạch Lân Hổ gấp mười lần.Bạch Lân Hổ ngăn cản được con cự hình mẫu thể công kích thú đàn, nhờ vậy thú đàn thừa cơ đánh vào trong Trữ Tây thị cùng thi đàn điên cuồng chém giết lẫn nhau.Cả tòa thành thị đều lâm vào cuộc chiến vô tận, Nhạc Trọng phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai ẩn trong một tòa lầu cao đứng xa xa quan sát cuộc chiến đấu giữa cự hình mẫu thể cùng Bạch Lân Hổ tứ giai kia.Hai con quái vật khủng bố chiến đấu suốt một ngày thời gian, con cự hình mẫu thể trải qua một ngày chiến đấu vẫn còn khỏe mạnh, không nhìn ra trạng thái mệt mỏi, thân thể nó không có chút vết thương, toàn bộ đều được lực khôi phục biến thái hòa dịu.

Mà Bạch Lân Hổ vết thương chồng chất, hơn nữa miệng vết thương còn bị thối rữa, truyền ra mùi tanh tưởi khiến người ghê tởm.

Lúc ban đầu nó còn có thể tránh né công kích nhưng càng kéo dài thì bị xúc tu oanh trúng không ngừng, đã bị trọng thương.Bạch Lân Hổ lựa chọn sơ hở liên tục nhảy động, móng vuốt sắc bén đâm lên một vách tường một tòa lầu, bò lên trên mái nhà, sau đó đem chiếc sừng nhắm ngay đầu con cự hình mẫu thể, quang mang chớp động, một cột sáng màu trắng lớn như thùng nước oanh thẳng vào đầu con cự hình mẫu thể.Cột sáng màu trắng nháy mắt xỏ xuyên qua con mắt của cự hình mẫu thể, đem đầu của nó bốc hơi mất một phần năm.Vô luận là sinh vật nào khi bị tan chảy mất một phần năm đầu lâu cũng chỉ còn con đường chết, nhưng cự hình mẫu thể chỉ thét dài một tiếng, hơn mười xúc tu bén nhọn như sóng biển vỗ mạnh lên người Bạch Lân Hổ.Bạch Lân Hổ đã chiến đấu kịch liệt suốt một ngày, còn vận dụng bổn nguyên lực lượng cường đại giết địch, bản thân tiêu hao thật lớn, rốt cục không cách nào ngăn cản được xúc tu bén nhọn vỗ lên thân thể bị đánh bay ra xa mấy chục thước, đụng vào một tòa lầu, nếu không phải thân thể nó quá cứng rắn đã bị chụp thành thịt vụn.Đúng lúc này một màn đáng sợ lại xảy ra, đầu con cự hình mẫu thể tuy bị bốc hơi tan chảy một bộ phận, nhưng lại đang thong thả khôi phục sinh trưởng trở lại.

Tuy rằng không nhanh như những bộ phận khác trong cơ thể, nhưng vẫn chậm rãi khôi phục.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào con cự hình mẫu thể, phát hiện khi nó khôi phục có một xúc tu thô tô chợt héo rút, biến thành khô quắt sau đó rơi rụng xuống đất.- Đầu quả nhiên là nhược điểm của nó.

Nhưng loại quái vật này thật sự là kinh khủng, như vậy mà vẫn có thể khôi phục.

Xúc tu của nó hẳn là khí quan cung cấp năng lượng cho nó.

Nếu không thể lập tức phá hủy não bộ của nó, nhất định phải phá hủy xúc tu của nó.

Loại quái vật này thật sự là quá khó chơi!Thấy một màn này Nhạc Trọng cau mày, cự hình mẫu thể có tới mấy chục xúc tu, tồn tại như vậy thật sự là đáng sợ.

Đây chẳng khác gì phải giết nó tới mấy chục lần mới có thể tiêu diệt được nó.Con Bạch Lân Hổ lại nhảy đi ra, hào quang trên sừng nó chợt lóe, một đạo bạch sắc quang mang lại trực tiếp oanh thẳng tới cự hình mẫu thể.Thân thể con cự hình mẫu thể uốn éo, hơn mười xúc tu thật lớn chắn ngay phía trước bạch quang.Bạch sắc quang thúc tràn ngập tính hủy diệt xỏ xuyên qua xúc tu của cự hình mẫu thể, oanh thẳng lên đầu nó lại tiếp tục ăn mòn tan chảy một bộ phận đầu lâu của nó.Con cự hình mẫu thể phát ra thanh âm thét to thê lương, xoay người dùng tốc độ cao nhất bỏ chạy.

Nó từ trên người Bạch Lân Hổ cảm thấy được uy hiếp đáng sợ, uy hiếp như vậy đủ làm cho nó tử vong.Bạch Lân Hổ tứ giai chớp động thân hình nhanh như quỷ mị dính chặt theo sau con cự hình mẫu thể, sừng của nó không ngừng bắn ra từng đạo bạch quang oanh lên người cự hình mẫu thể, oanh ra từng lỗ hổng lớn.Nhưng thân hình cự hình mẫu thể không ngừng chớp động, nếu muốn đánh trúng đầu của nó thập phần khó khăn, thật nhiều bạch quang tuy rằng oanh lên đầu nó khiến vết thương chồng chất nhưng không đánh trúng yếu hại của nó.Con cự hình mẫu thể chạy trốn một lát đã hoàn toàn khôi phục lại, vừa khôi phục nó liền thúc giục hơn mười xúc tu hướng Bạch Lân Hổ oanh tới.Bị mười xúc tu không ngừng đánh tới, Bạch Lân Hổ chẳng khác gì mảnh vải rách bị oanh bay ra xa mấy chục thước, thân thể tràn đầy vết thương.Nhạc Trọng đứng trên đỉnh lầu cao nhìn thấy Bạch Lân Hổ đã bị thương nặng liền thông qua bộ đàm ra lệnh:- Hiện tại bắt đầu công kích!Nhạc Trọng vừa truyền xong mệnh lệnh, nhảy lên lưng tiểu Thanh bay lên bầu trời.- Công kích!Dưới mệnh lệnh của hắn, trận địa pháo binh đã chuẩn bị sẵn sàng lập tức chớp động ánh lửa.Oanh!

Oanh!

Oanh!Thanh âm tiếng nổ mạnh thật lớn vang vọng trong Trữ Tây thị, đem trọn tòa thành thị đều bao phủ trong đạn lửa, mỗi một viên đạn pháo hạ xuống, đều có tảng lớn tang thi cùng biến dị thú nổ thành phấn vụn.Pháo binh dưới trướng Nhạc Trọng đã trải qua rất nhiều chiến đấu thực tế cùng huấn luyện, địa phương bọn họ lựa chọn pháo kích đều là khu vực có tang thi dày đặc, mỗi một lần pháo kích đều có ngàn vạn tang thi bị tạc đến tan xương nát thịt.Trong trận pháo kích kinh khủng kia, những con tang thi L4 khổng lồ cũng bị tạc trúng nổ thành mảnh nhỏ.Từng con cự mãng biến dị khổng lồ cũng bị đạn pháo L22 mm tạc đến nát nhừ.Trên bầu trời, tám chiếc lôi đình chiến cơ cùng một tòa thiên không bảo lũy bay lên bầu trời Trữ Tây thị, không ngừng ném bom xuống bên dưới, vô số quả bom rơi xuống thành phố đem tang thi cùng biến dị thú nổ thành phấn vụn.Trong mưa bom bão đạn khổng lồ bao phủ, cơ hồ mỗi khắc đều có ngàn vạn tang thi cùng biến dị thú bị giết chết, uy lực chiến tranh binh khí mà nhân loại chế tạo ở một khắc này biểu hiện vô cùng tinh tế.Con cự hình mẫu thể cũng trở thành mục tiêu điểm tựa, tám chiếc lôi đình chiến cơ luân phiên bắn hỏa tiễn oanh lên người nó, không ngừng oanh thân thể nó tạc ra lỗ máu.Cự hình mẫu thể tuy rằng khủng bố, nhưng tầm công kích của nó chỉ có ba mươi thước, đối mặt với lôi đình chiến cơ oanh kích nó chỉ có thể vừa chạy trốn vừa phát ra tiếng kêu sắc nhọn khủng bố.Bạch Lân Hổ thân bị trọng thương, bị đạn pháo L22 mm oanh lên người, lập tức bị sóng xung kích khổng lồ tạc bay ra xa mấy chục thước.Thanh âm đạn pháo ầm ầm vang lên điếc tai, lần này Nhạc Trọng đem toàn bộ đạn pháo do Nghiêm Châu sản xuất trong suốt mấy tháng nay cùng đạn dược lấy được từ những kho vũ khí toàn bộ tập hợp lại nơi này.

Hắn nhất định phải thu phục Trữ Tây thị, đem tân thủ thôn của Thần Ma hệ thống hoàn toàn nắm giữ trong tay mình.Sau khi cường hóa giả đầy 10 cấp cần chuyển chức, thông qua việc lựa chọn sử dụng chức nghiệp bất đồng, Nhạc Trọng có thể đạt được một số lớn nhân tài.

Cường hóa giả chuyển chức trở thành binh lính, Nhạc Trọng sẽ đạt được một chi quân đội tinh nhuệ.

Nếu chuyển chức trở thành bác sĩ, hắn sẽ đạt được nhân tài trong phương diện y học.

Nếu chuyển chức trở thành nhà khoa học, lực lượng nghiên cứu khoa học của hắn sẽ được tăng cường.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 809: Mượn Gió Bẻ Măng.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐương nhiên cường hóa giả chuyển chức trở thành bác sĩ cũng không thể lập tức trở thành danh y, nhưng bọn họ có được Thần Ma hệ thống gia trì thấp nhất cũng có thể trở thành bác sĩ cấp thấp hoặc là nhà khoa học cấp thấp, như vậy đối với Nhạc Trọng mà nói cũng đã tạm thời đầy đủ.Pháo kích khủng bố liên miên không dứt, cả Trữ Tây thị ngoại trừ hai đạo quang trụ đại môn nơi nơi đều bị lửa đạn bao trùm, mỗi một viên đạn pháo đều có thể tiêu diệt mấy trăm con tang thi.

Trận hình dày đặc của tang thi đối với cường hóa giả mà nói thập phần khó thể giải quyết, nhưng lại có thể khiến cho chúng hóa thành tro bụi dễ dàng trong lửa đạn dày đặc.Bị quân đội điên cuồng pháo kích, tang thi trong Trữ Tây thị vô cùng hoảng sợ, chúng không nhìn thấy địch nhân căn bản không biết phải làm sao phản kích, chỉ có thể dùng thân thể mình thừa nhận đạn pháo oanh vỡ.Mà biến dị thú trong thành phố mất đi uy áp của Bạch Lân Hổ khống chế lập tức tán loạn, điên cuồng hướng ra ngoài thành phố bỏ chạy.Nhạc Trọng cũng không phái binh đi chặn đường thú đàn, hắn chỉ lợi dụng thú đàn làm suy yếu lực lượng tang thi bên trong thành thị, cần thu phục được Trữ Tây thị hắn phải dựa vào chính quân đội của mình.Pháo kích kịch liệt kéo dài suốt cả buổi sáng, đại bộ phận khu vực trong Trữ Tây thị đều bao phủ trong lửa đạn, vô số tang thi lẫn biến dị thú đều bị hủy diệt dưới mưa bom bão đạn kia.Cả thành phố hóa thành hoang tàn, nguyên bản thi hải rậm rạp bao phủ cả tòa thành thị đã biến mất không còn nhìn thấy, chỉ còn lại thi đàn rải rác phân tách ở những nơi còn chưa bị lửa đạn bao trùm.Hồ Nghị chỉ huy tinh nhuệ đệ nhất sư đoàn phát động tiến công vào Trữ Tây thị.Bốn đoàn trưởng của đệ nhất sư suất lĩnh quân đội chia làm bốn đường tiêu diệt những con tang thi bị phân tách rải rác.

Thật nhiều tang thi vừa xuất hiện liền bị các chiến sĩ bắn nổ đầu, những tang thi tiến hóa lại bị những cường hóa giả cấp cao trực tiếp oanh giết.Chỉ muốn dựa vào đạn pháo cũng không thể hoàn toàn giải quyết vấn đề, bên trong Trữ Tây thị còn thật nhiều cá lọt lưới, vì vậy cần có bộ binh giải quyết chúng nó.Bốn đoàn trong đệ nhất sư đều là tinh nhuệ thân kinh bách chiến, so với năm ngàn chiến sĩ của Cao Thiên Nguyên còn tinh nhuệ hơn rất nhiều.

Bọn họ giống như máy cắt cỏ dễ dàng thu gặt sinh mạng của tang thi trong Trữ Tây thị, không ngừng đẩy mạnh vào thành phố, cơ hồ không có lực lượng nào có thể ngăn cản được họ.Trong Trữ Tây thị có hơn hai trăm vạn tang thi, nhưng bọn chúng lại bị hao tổn trong cuộc chiến với biến dị thú đàn, đại bộ phận còn lại chỉ là tang thi bình thường.Bị pháo kích khủng bố tấn công, lại có mấy chục con tang thi bị tan thành mây khói, còn sót lại hơn một trăm vạn tang thi lại bị phân tách rải rác, đồng thời chủ lực thi đàn chủ yếu tập trung phía nam thành phố, phía bắc thành thị cơ hồ không có lực lượng nào đủ ngăn cản sự đẩy mạnh của quân đội.Nhạc Trọng nhìn thấy bộ binh bắt đầu tấn công vào thành, lập tức truyền ra mệnh lệnh:- Cho Bạch Hà dẫn dắt đệ tứ viễn trình bộ đội đến đây trợ giúp tôi!Bạch Hà thống lĩnh tay súng bắn tỉa tinh nhuệ dưới trướng Nhạc Trọng, bọn họ đều có được cường kích thương hoặc là kỹ năng thư kích chuyên tinh.Trong đó Bạch Hà có được cường kích thương cấp hai, kỹ năng thư kích chuyên tinh 3 cấp, là tay súng bắn tỉa đệ nhất dưới trướng của Nhạc Trọng.

Có thể so sánh với Thương Quỷ trong sáu quỷ thần của Cao Thiên Nguyên.

Hắn chỉ kém một bậc là vì hắn không phải tiến hóa giả song thuộc tính mà thôi, nhưng kỹ năng thư kích của hắn không hề kém chút nào.Đây là một đội ngũ át chủ bài của Nhạc Trọng, họ có được lực phá hoại cùng lực công kích đường xa siêu cường.

Trong đó có tám người đủ sức phá hư lôi đình chiến cơ, ngoài ra toàn bộ đội ngũ đều có được năng lực phá hủy trực thăng võ trang bình thường.

Nhược điểm duy nhất của họ là yếu về cận chiến, kém cao thủ cận chiến hệ.Bạch Hà nhanh chóng mang theo hai mươi chiến sĩ di chuyển tới chỗ của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng cưỡi trên tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời, hướng chỗ cự hình mẫu thể đuổi theo.Cự hình mẫu thể đang bị tám chiếc lôi đình chiến cơ truy kích, thật nhiều hỏa tiễn đang không ngừng oanh kích nó, nhưng nó huy động xúc tu không ngừng đem hỏa tiễn phá hủy.Hỏa tiễn bị phá hủy lại nổ mạnh đem xúc tu của nó tạc đến da tróc thịt bong, nhưng lực khôi phục của nó cường hãn, chỉ thoáng chốc đã khôi phục như cũ.Uy lực của hỏa tiễn còn kém xa quang thúc của Bạch Lân Hổ.Nếu muốn một lần hủy diệt con cự hình mẫu thể kia, ít nhất phải có hơn năm mươi lôi đình chiến cơ phóng ra vô số hỏa tiễn mới có thể hủy diệt được nó.Nhạc Trọng điều khiển tiểu Thanh bay lên bầu trời, nhìn con quái vật kia không ngừng khôi phục lại thân thể, da đầu cũng phải run lên, con quái vật này đúng thật là khó giải quyết hơn những con hải thú tứ giai mà hắn từng chứng kiến rất nhiều.Nhạc Trọng nhanh chóng ra lệnh:- Pháo kích trợ giúp, tọa tiêu xxx!Oanh!

Oanh!

Oanh!Nhạc Trọng vừa hạ lệnh, vị trí của con cự hình mẫu thể lập tức bị pháo kích hoàn toàn bao phủ, pháo kích kéo dài suốt năm phút đồng hồ, cả khu vực bị đạn pháo oanh kích toàn bộ kiến trúc đều phá hủy, bụi mù nổi lên bốn phía, mảnh đạn văng ra tứ tán.Bụi mù tán đi, Nhạc Trọng chứng kiến thân thể cự hình mẫu thể bị pháo đạn oanh kích tạc đến vết thương chồng chất, hơn mười xúc tu bị tạc đứt rơi trên mặt đất nhưng nó vẫn chưa tử vong.Con cự hình mẫu thể bị đạn pháo oanh kích thân chịu trọng thương, nhưng nó lại nhanh chóng phát động lực khôi phục cường đại, toàn bộ miệng vết thương dùng tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được thật nhanh phục hồi.Nhạc Trọng lớn tiếng quát:- Tập trung hỏa lực công kích đầu của nó!Tám chiếc lôi đình chiến cơ trên bầu trời lập tức bắn ra đạn đạo phản xe tăng uy lực lớn nhất, từng viên hỏa tiễn điên cuồng oanh thẳng tới đầu cự hình mẫu thể, cơ quan pháo không ngừng bắn phá, vô số đạn pháo oanh lên người cự hình mẫu thể, muốn làm suy kiệt lực khôi phục của nó.Hỏa tiễn cùng đạn pháo đem xúc tu đang quấn quýt che chở trên đầu cự hình mẫu thể tạc đoạn, máu đen vẩy ra.Tiểu đội của Bạch Hà cũng không ngừng phát động kỹ năng, từng đạo hào quang oanh thẳng lên đầu cự hình mẫu thể, đem xúc tu của nó oanh đoạn, lộ ra cái đầu dữ tợn xấu xí của nó.Ngay lúc cự hình mẫu thể lộ ra cái đầu dữ tợn, Nhạc Trọng hao phí 80 điểm tinh thần lực cùng 20 điểm thể lực ngưng tụ ra ma viêm trường mâu dùng sức ném qua, ma viêm trường mâu giống như sao băng đâm thẳng vào đầu cự hình mẫu thể lập tức nổ tung, hóa thành ngọn lửa hừng hực thiêu hủy đầu của nó.Bị ma viêm thiêu hủy, đầu của cự hình mẫu thể dâng lên khói đen, từng tảng lớn huyết nhục bị ma viêm thiêu đốt thành tro.

Nó không nhịn được phát ra tiếng gào thê lương nhưng vẫn chưa tử vong, mà tế bào não còn đang không ngừng sinh trưởng lại.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 810: Cự Trứng Trong Người Cự Hình Mẫu Thể!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng không cho nó có cơ hội hồi phục, hắn ngưng tụ ra một đạo ma viêm trường mâu thật lớn tiếp tục ném tới.Ma viêm trường mâu như sao băng oanh lên đầu của cự hình mẫu thể lần nữa hóa thành ngọn lửa rừng rực, đem tế bào não của nó đang sinh trưởng lập tức thiêu đốt thành tro.Ở một bên Bạch Hà cũng phát động kỹ năng cường kích thương, một đạo lưu quang oanh lên đầu cự hình mẫu thể trực tiếp nổ tung, đem một tảng lớn huyết nhục oanh thành dập nát.Từng đạo hào quang từ phương xa oanh tới, đem đầu của con quái vật kia oanh thành lỗ thủng lởm chởm ghê rợn.Rốt cục con cự hình mẫu thể không còn chịu được nữa xoay người hướng phương xa bỏ chạy.Tốc độ của nó cực kỳ khủng bố, nó vừa di động nhóm người Bạch Hà liền không cách nào tiếp tục bắt giữ được thân ảnh của nó.Tám chiếc lôi đình chiến cơ liên tục bắn ra hỏa tiễn cùng đạo đạo phản xe tăng oanh khắp chung quanh nhưng không cách nào oanh trúng được đầu của nó.- Đáng chết!

Tuyệt đối không thể cho nó chạy thoát!Nhạc Trọng nhìn con cự hình mẫu thể chạy trốn, chân mày cau chặt lại.Con cự hình mẫu thể đã bị vết thương chồng chất, ngay đầu lâu cũng bị oanh thủng, nhưng Nhạc Trọng biết rõ chỉ cần cho nó một chút thời gian thì con quái vật khủng bố kia có thể nhanh chóng khôi phục lại, đến lúc đó nếu muốn giết nó càng thêm khó khăn.Lúc này Nhạc Trọng đã tiêu hao 160 điểm tinh thần lực, tám chiếc lôi đình chiến cơ trên bầu trời cũng đem vô số hỏa tiễn cùng đạn đạo oanh lên người con quái vật kia.Nếu không thể tiêu diệt con quái vật trong thời gian ngắn nhất, Nhạc Trọng chỉ có thể dẫn quân thối lui.Nếu không để cho nó nhảy vào trong quân đội của hắn, nói không chừng đủ hủy diệt toàn bộ tinh anh dưới trướng của hắn.Nhạc Trọng lấy ra điện từ pháo đan binh bóp cò, đạn pháo điện từ oanh thẳng lên đầu con quái vật, đem đầu của nó oanh thành động lớn.Uy lực của điện từ pháo đan binh thật lớn, đồng dạng tiêu hao cũng cực kỳ khủng bố, tinh hạch bình thường chỉ có thể đủ chống đỡ một pháo liền bị phá nát.

Tinh hạch nhị giai có thể chống đỡ được chừng mười phát là vỡ, mà tam giai thì có thể chịu được trăm phát đạn pháo.Nhạc Trọng sử dụng tinh hạch tam giai làm nguồn năng lượng không ngừng oanh lên đầu con quái vật, hắn phát động kỹ năng ảnh bộ, lực nhanh nhẹn đã siêu việt cự hình mẫu thể, hơn nữa kỹ thuật xạ thủ của hắn tinh anh, mười phát đã trúng chín phát lên đầu của quái vật, oanh thành động lớn.Con quái vật bị Nhạc Trọng không ngừng oanh kích, trên đầu không ngừng tuôn ra thật nhiều máu đen, lẩn trốn hơn ba trăm thước nó bị hơn mười viên hỏa tiễn oanh trúng thân thể, rốt cục ầm ầm ngã trên mặt đất.Con quái vật vừa ngã xuống, từng đạo quang mang kỹ năng liền đánh trúng đầu nó, đem đầu nó đánh nổ tung.Nhạc Trọng điều khiển tiểu Thanh bay tới trên không cầm điện từ pháo đan binh không ngừng oanh xuống đầu của con quái vật.Mãi đến khi hắn tiêu hao hai viên tinh hạch tam giai quý giá thì con quái vật mới ngã luôn xuống đất, một đoàn linh quang dung nhập vào trong cơ thể hắn.- Chúc mừng ngài thăng lên 82 cấp, đạt được hai điểm phân phối tự do!Đoàn linh quang vừa dung nhập vào cơ thể hắn, trong đầu hắn liền vang lên thanh âm thanh thúy.

Lúc này hắn mới thở ra một hơi, rốt cục con quái vật khủng bố kia đã chết.Vì tiêu diệt con cự hình mẫu thể này, hỏa tiễn cùng đạn đạo trong tám chiếc lôi đình chiến cơ tiêu hao không còn, Nhạc Trọng cũng bị tiêu hao thật nhiều tinh thần lực, hai viên tinh hạch tam giai quý giá, còn vận dụng cả bộ đội tiến hóa tinh nhuệ, bộ đội trọng pháo, nhờ vậy mới có thể đem con quái vật giết chết.Cho dù khuyết thiếu một chi bộ đội nào hắn cũng không thể giết được nó, lực khôi phục của con quái vật kia quả thật vô cùng kinh khủng.Ngay bên cạnh thi thể cự hình mẫu thể rơi ra một quyển kỹ năng thư cùng một ngàn sinh tồn tệ.Nhạc Trọng cầm quyển kỹ năng thư cùng hộp báu màu lam thu vào trong tay.- Kỹ năng tam giai: Cao Tốc Tái Sinh.

Học tập kỹ năng sẽ có được năng lực tái sinh như biến dị thú.

Học tập kỹ năng cần 400 điểm hoạt lực, kỹ năng nhị cấp cần ba lượt cường hóa hoạt lực.

Học tập kỹ năng phải tiêu hao ba điểm kỹ năng điểm!- Kỹ năng tam giai, không ngờ là tam giai.

Đáng tiếc không phải kỹ năng chiến đấu, nhưng cũng không tồi!Nhạc Trọng thu kỹ năng thư vào trữ vật giới chỉ hơi có chút tiếc hận nghĩ thầm.Tiêu diệt xong cự hình mẫu thể, tiểu Thanh bổ nhào lên thi thể nó cắn nuốt.Huyết nhục biến dị thú cấp cao là chất dinh dưỡng tiến hóa cho tang thi.

Đồng dạng tang thi cấp cao cũng là chất dinh dưỡng cho biến dị thú, song phương chính là quan hệ săn giết lẫn nhau.- Di, đây là cái gì?Nhạc Trọng chứng kiến tiểu Thanh cắn nuốt thi thể cự hình mẫu thể cũng không để ý, đột nhiên sắc mặt hắn hơi đổi, đi tới trước người con cự hình mẫu thể kia.Bụng của con cự hình mẫu thể vốn vun cao, lúc này bị móng vuốt của tiểu Thanh xé rách lộ ra một cự trứng điêu khắc những phù văn huyền ảo, có vô số ống dẫn liên thông.

Cự trứng không ngừng lóe sáng, có vẻ cực kỳ kỳ dị.Nhạc Trọng phát động hợp thể phòng hộ thuật sau đó đeo Hải Dương Diện Cụ, lúc này mới thật cẩn thận bước vào trong thi thể cự hình mẫu thể, chặt đứt những ống dẫn liên thông, đem cự trứng kéo ra ngoài.Nhạc Trọng nhìn cự trứng trước mặt, trong mắt không ngừng nổi lên dị quang.Lúc này nhìn cự trứng thập phần yếu ớt, chỉ cần một kích là có thể đem hủy diệt, nhưng hắn lại luyến tiếc.

Dù sao nếu có thể phục tùng được sinh vật bên trong, như vậy đối với hắn mà nói sẽ là trợ lực thật lớn.

Nhưng nếu sinh vật bên trong hung dữ như cự hình mẫu thể, đối với hắn mà nói sẽ là tai họa không nhỏ.Ngay lúc Nhạc Trọng còn đang do dự, răng rắc một tiếng cự trứng chợt phá nát, vô số niêm dịch văng tung tóe, sinh vật bên trong nhanh như chớp hướng chỗ Nhạc Trọng đánh tới.Nhạc Trọng cơ hồ không hề kịp phản ứng đã bị sinh vật trong trứng nhào vào thân thể, sắc mặt hắn kinh hoàng bị dọa đến không còn chút máu.

Hắn luôn luôn cường hóa nhanh nhẹn hơn nữa còn lấy tốc độ của mình làm ngạo, cho dù đối mặt Bạch Lân Hổ tứ giai hắn cũng có thể chống đỡ được hai chiêu.

Nhưng hắn lại bị sinh vật trong trứng nhào lên người mà không kịp phản ứng chút nào, điều này làm cho hắn sợ hãi tới cực điểm.Nhạc Trọng đã muốn trực tiếp phát động kỹ năng ma viêm đem sinh vật đang nhào lên người hắn oanh giết, nhưng khi hắn vừa nhìn thấy rõ sinh vật đang dựa trên người hắn, đã không còn chút động tác.Sinh vật đang dựa trên người hắn là một cô bé có mái tóc dài màu bạc, tứ chi thật nhỏ nhìn qua là có thể bẻ gãy, da thịt trắng như ngọc tuyết, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, đôi mắt màu bạc xinh đẹp giống như có thể đem linh hồn người khác hút vào, nhìn qua chỉ chừng mười một mười hai tuổi.Cô bé kia dựa trong lòng Nhạc Trọng, chìa đầu lưỡi phấn nộn liếm lên mặt nạ của Nhạc Trọng, vừa liếm vừa cười lên khanh khách.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 811: Thôn Thứ 18 Trong Thần Ma Hệ Thống! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Sinh mạng thể biến chủng trí tuệ cấp cao, có được tiềm lực tiến hóa đáng sợ cùng trí tuệ có thể so sánh với nhân loại!Nhạc Trọng nhìn cô bé trần trụi dựa trong lòng mình, da đầu run lên:- Đây là có chuyện gì?

Trong thi thể quái vật kia làm sao có thể thai nghén ra vật như vậy.

Rốt cục nàng là nhân loại, hay là tang thi?Nhạc Trọng giết qua vô số tang thi nhưng chưa từng gặp phải con tang thi nào có thể thai nghén cự trứng, mà cự trứng còn có thể nở ra một cô bé xinh đẹp như thế.Nhạc Trọng muốn buông nàng xuống đất nhưng hắn vừa buông ra, nàng lại động nhảy lên người hắn, cười lên khanh khách, cực kỳ dính người.Nhạc Trọng cũng không có cách nào, chỉ đành lấy ra một bộ quần áo trong trữ vật giới chỉ trùm lên người cô bé muốn cô nhỏ mặc vào.Nhạc Trọng mới phủ quần áo lên người cô nhỏ, hai tay trắng nõn của tiểu la lỵ nhẹ nhàng xé ra, bộ quần áo đã bị nàng xé thành nát vụn.Nhạc Trọng bất đắc dĩ tháo Hải Dương Diện Cụ xuống, dùng lời nói giống như dỗ dành một đứa trẻ sáu bảy tuổi nói:- Mặc quần áo!

Mặc quần áo vào chú mới thích cháu nga!- Mặc…quần…áo!

Thích…Tiểu la lỵ tóc bạc trúc trắc học lại một câu sau đó mới để Nhạc Trọng giúp nàng mặc quần áo.Vừa mặc xong quần áo tiểu la lỵ liền nhảy vào trong lòng Nhạc Trọng cười khanh khách.Nhạc Trọng vuốt tóc nàng nói:- Cháu có mái tóc bạc xinh đẹp như vậy, từ hôm nay trở đi gọi cháu là Ngân Sương đi!Ngân Sương như hiểu như không nhìn Nhạc Trọng chậm rãi lặp lại:- Ngân…Sương!Nhạc Trọng vỗ về tiểu la lỵ, sau đó mới ôm Ngân Sương nhảy lên lưng tiểu Thanh bay lên bầu trời.Lúc này tám chiếc lôi đình chiến cơ đã bay tới tuyến đầu chiến trường, tuy rằng hỏa tiễn cùng đạn đạo đã sử dụng hết sạch sẽ, nhưng bên trên vẫn còn nhiều đạn pháo tồn kho.Quân đội không ngừng đẩy mạnh, vô số tang thi ngã xuống dưới mưa bom bão đạn, đệ nhất sư do Hồ Nghị thống soái không ngừng tiêu diệt tang thi trải rộng rải rác ở từng khu vực thành thị.Cuộc chiến kịch liệt kéo dài suốt hai ngày, hơn trăm vạn tang thi bị hủy diệt.

Vì có được thật nhiều đạn dược tồn kho cùng hậu cần sung túc nên sức chiến đấu của quân đội hiện đại hóa cực kỳ khủng bố, thi đàn trong thành phố không cách nào ngăn cản.Tang thi Z hình trong Trữ Tây thị nhìn thấy tình thế không ổn liền mang theo tám mươi vạn tang thi còn sót lại chật vật chạy thoát khỏi Trữ Tây thị.Bọc thép bộ đội đang sẵn sàng chờ đón quân địch thấy thi đàn bỏ chạy đột ngột giết ra, điên cuồng chặn giết, luôn chém giết số lượng tang thi vượt qua ba mươi vạn mới đem thi đàn khổng lồ trực tiếp giết tan, tang thi Z hình được tang thi tiến hóa cấp cao hộ vệ chật vật chạy trốn.- Chúc mừng ngài thu phục Trữ Tây thị đã lấy được danh hiệu thu phục giả Trữ Tây thị!

Danh hiệu có thể mang tới cho ngài +2 cường hóa sáu đại thuộc tính.

Danh hiệu không thể lặp lại!

Hiệu quả cường hóa danh hiệu có thể chồng!- Ngài mang binh thu phục Trữ Tây thị đã lấy được +3 cấp bậc cường hóa, đạt được 6 điểm thuộc tính tự do!- Ngài mang binh thu phục Trữ Tây thị, đã lấy được mười ngàn sinh tồn tệ!- Ngài mang binh thu phục Trữ Tây thị, đã lấy được phòng hộ y 4 cấp!- Ngài mang binh thu phục Trữ Tây thị, đã lấy được 1 điểm kỹ năng ngoài định mức!Khi quân đội của Nhạc Trọng đem toàn bộ tang thi trong thành phố đuổi đi hoặc tiêu diệt, một thanh âm thanh thúy liền vang lên trong đầu hắn.Nhạc Trọng tiêu hao hai điểm kỹ năng đem kỹ năng ma viêm nhị giai của hắn tiến hành cường hóa, hai luồng điểm sáng trong cơ thể hắn phá nát, linh lực khổng lồ lại khắc thêm phù hào huyền ảo bên trên kỹ năng ma viêm, làm uy lực ma viêm của hắn lại tăng lên thật lớn.Sau khi thu phục Trữ Tây thị, Nhạc Trọng bước chân vào trong tân thủ thôn Thần Ma hệ thống.- Chúc mừng ngài thu phục tân thủ thôn, đạt được danh hiệu chưởng khống giả thôn 18 Thần Ma hệ thống!- Ngài trở thành chưởng khống giả thôn 18 trong Thần Ma hệ thống, có thể đạt được tình báo bên dưới.

Thứ nhất: cách ngày hôm nay sau hai năm lẻ mười tháng lẻ mười bay ngày, cửa thứ hai sẽ mở ra.

Thứ hai: sau một năm lẻ mười tháng sẽ mở ra thể nghiệm cửa không gian truyền tống, thu phục được thủ đô Hoa Hạ quốc ngài có thể đạt được vé vào cửa thể nghiệm cửa không gian truyền tống.

Thứ ba: mỗi tân thủ thôn ở mỗi khu vực đều có được năng lực thần kỳ, thỉnh ngài nỗ lực cướp lấy tân thủ thôn của thế lực khác!Thanh âm liên tiếp vang lên trong thức hải của Nhạc Trọng, làm trong lòng hắn trầm tận đáy cốc.Nhạc Trọng cau chặt mày, một cỗ áp lực nặng nề bao phủ trong lòng hắn:- Cửa thứ hai, đó là cái gì?

Hỗn đản chết tiệt, vừa nghe liền biết không phải là chuyện gì tốt!Hiển nhiên thế giới cuối thời tràn ngập biến dị thú, tang thi tiến hóa, Hải tộc, sinh mạng thể trí tuệ kỳ quái cũng không phải là cuối cùng mà chỉ là sự bắt đầu.

Hiện tại Nhạc Trọng chỉ có thể miễn cưỡng đối phó thi đàn quy mô trăm vạn mà thôi, hơn nữa mỗi khi đánh trận đều phải tiêu hao thật nhiều vật tư cùng binh sĩ thương vong không nhỏ.Nếu như lại xuất hiện quái vật nào đó còn khó đối phó hơn cả tang thi, biến dị thú, Nhạc Trọng thật khó thể tưởng tượng thế giới kia sẽ đáng sợ tới cỡ nào.- Một năm lẻ mười tháng sau sẽ mở ra thể nghiệm cửa truyền tống, nói cách khác mình chỉ còn một năm lẻ mười tháng thu phục thủ đô sao?

Điều này sao có thể?Thủ đô là một trong những thành phố có nhân khẩu dày đặc nhất trong Hoa Hạ.

Là đại đô thị quốc tế hóa có tới mấy ngàn vạn nhân khẩu.

Chính là nói nếu Nhạc Trọng muốn thu phục thủ đô, nhất định phải đối mặt với mấy ngàn vạn tang thi.Hiện tại thi đàn hơn hai trăm vạn cũng đã làm cho hắn chật vật vô cùng, tiêu hao đạn dược vật tư là một con số trên trời.

Nếu phải đối mặt với mấy ngàn vạn tang thi, hắn căn bản không thể chính diện đối kháng.Nhạc Trọng lắc đầu đem áp lực trầm trọng vứt sang một bên đi vào trong thôn 18 Thần Ma hệ thống.Hắn đi thẳng tới thần điện chức nghiệp ám kỵ sĩ.Trong thần điện, một gã ám kỵ sĩ lẳng lặng đứng yên nơi đó, tản ra uy áp cường đại đáng sợ.Nhạc Trọng cảm thụ uy áp, vô cùng rõ ràng thực lực của mình vẫn chưa phải là đối thủ của ám kỵ sĩ.- Các hạ, tôi là ám kỵ sĩ Nhạc Trọng, hi vọng có thể mua kỹ năng thư chức nghiệp!Ám kỵ sĩ chỉ vào hư không, một đám hình chiếu lập thể hiện ra, cho thấy từng quyển kỹ năng.Nhạc Trọng vừa nhìn thấy những quyển kỹ năng còn đắt giá hơn lần đầu tiên hắn nhìn thấy gấp mười lần.

Một kỹ năng nhị cấp đã cần một vạn sinh tồn tệ, một kỹ năng ba cấp cần tới mười vạn sinh tồn tệ.Ở trong này có kỹ năng thư ám kỵ sĩ tứ cấp bán ra, mỗi một kỹ năng cần tới một triệu sinh tồn tệ.

Mà kỹ năng ngũ cấp lại cần tới mười triệu sinh tồn tệ mới có thể mua được, kỹ năng lục cấp cần tới một trăm triệu sinh tồn tệ mới có thể chạm tới.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 812: Thôn Thứ 18 Trong Thần Ma Hệ Thống! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTuy Nhạc Trọng đem toàn bộ sinh tồn tệ mà thuộc hạ thu được gồm thâu, nhưng hiện tại cũng chỉ có được mười bốn triệu sinh tồn tệ, chỉ đủ mua một quyển kỹ năng ngũ cấp cùng bốn quyển kỹ năng tứ cấp.Nhạc Trọng lướt mắt nhìn, kỹ năng ngũ cấp cùng lục cấp làm cho hắn đỏ mắt, đây đều là những kỹ năng cường đại, nhưng sau thoáng do dự rốt cục hắn chỉ mua một quyển kỹ năng tứ cấp.- Kỹ năng 4 cấp: Ám Hắc đấu khí cấp thấp.

Có thể ngưng tụ ra ám hắc đấu khí trong người, lợi dụng ám hắc đấu khí có thể cường hóa lực chiến đấu của mình.

Kỹ năng cơ sở tiến giai ám hắc đấu khí trung cấp.

Tiến giai trung cấp cần thăng cấp ba lượt.

Có thể thông qua phương thức tu luyện tiến hành cường hóa.

Cũng có thể thông qua điểm kỹ năng tiến hành cường hóa, hai điểm kỹ năng cường hóa một lần!Nhạc Trọng vừa mua kỹ năng thư tới tay lập tức học tập, một đạo hắc sắc quang mang chớp động, trong thức hải của hắn ngưng tụ ra một phù văn ám hắc đấu khí.Ngay lúc phù văn hình thành, một cỗ tin tức dũng mãnh tràn vào trong thức hải của hắn, ngay lập tức giúp cho hắn nắm giữ pháp môn sử dụng cùng phương pháp tu luyện.Hai mắt Nhạc Trọng ngưng tụ phát động ám hắc đấu khí, lực lượng trong cơ thể hắn bắt đầu khởi động, một tia hắc sắc đấu khí từ trong thân thể hắn toát ra, cường hóa thân thể hắn, để cho sức chiến đấu của hắn trong khoảnh khắc đạt được cường hóa thật lớn.Thân hình hắn chợt lóe, hóa thành một đạo ảo ảnh không còn bóng dáng, tốc độ của hắn nếu không sử dụng ảnh bộ cũng tăng lên gấp hai mươi bảy lần, nếu sử dụng ảnh bộ cơ hồ tiếp cận vận tốc âm thanh.Nhạc Trọng hiện ra thân hình cảm thụ lực lượng trong cơ thể, hài lòng gật đầu:- Tốt!

Tốt!

Ám hắc đấu khí này quả nhiên bất phàm.

Có được kỹ năng này sức chiến đấu cùng năng lực sinh tồn bản thân mình càng tăng thêm một bậc!Nhạc Trọng cũng không tiếp tục mua thêm kỹ năng thư, đi tới cửa hàng thăng cấp trang bị bên cạnh, đem bốn miếng bảo thạch thăng cấp, một vạn sinh tồn tệ cùng súng ngắm ưng hình 4 cấp giao cho điếm chủ tiến hành thăng cấp.Vũ khí 3 cấp thăng 4 cấp cần một viên bảo thạch thăng cấp, 4 cấp thăng 5 cấp cần bốn viên bảo thạch thăng cấp, thăng lên 6 cấp thì cần mười sáu viên, dùng cách này mà tính tới nhưng vũ khí thăng lên 6 cấp cũng có khả năng thất bại xuất hiện.Một đạo quang mang chớp động, súng ngắm ưng hình 4 cấp trực tiếp thăng cấp trở thành thư kích pháo đen nhánh, bên trên điêu khắc phù văn huyền ảo, đường kính lên tới 25 mm.- Bảo vật 5 cấp: thư kích pháo ưng hình 2.

Tầm bắn cao tới 4km, có thể phóng đạn xuyên thép, đạn bạo tạc, hỏa tiễn, đạn âm bạo.

Mỗi ngày tự động sinh ra một viên thư kích pháo!Ưu đãi làm thủ lĩnh một thế lực lớn rốt cục hiển hiện ra, loại bảo thạch thăng cấp trong tay hắn tổng cộng có hơn hai trăm viên, hắn lấy ra dùng thăng cấp toàn bộ vũ khí lên 5 cấp.- Hắc Nha đao 5 cấp: đại đao vô cùng sắc bén, có thể chặt đứt binh khí dưới 4 cấp của Thần Ma hệ thống!- Bảo vật 5 cấp: Độc thứ 3, kính thủ pháo lớn 25mm, mỗi ngày tự động sinh ra sáu phát!- Bảo vật 5 cấp: Ngạc Nha Cứ Nhận!Nhạc Trọng đem toàn bộ vũ khí thăng lên 5 cấp cũng không tiếp tục lưu lại mà rời khỏi cửa hàng đi qua cửa hàng tễ thuốc.Hắn mua hai tễ thuốc G 6 cấp.Giá cả mỗi tễ thuốc lên tới năm trăm ngàn sinh tồn tệ, so với thời gian lúc hắn mới vào tân thủ thôn đã đắt hơn tới gấp mười lần, hắn mua hai tễ thuốc G 6 cấp đã xài hết một triệu sinh tồn tệ.

Nhưng đây cũng là đáng giá, ngoại trừ tễ thuốc G không có bất kỳ dược vật nào trị liệu được miệng vết thương do tang thi tạo thành.Cho dù là tiến hóa giả nếu bị tang thi làm bị thương, cũng sẽ biến thành tang thi, không có thuốc nào cứu được.

Hai tễ thuốc G tương đương hai mạng người.

Hắn cũng phải nhịn đau mua về hai tễ thuốc kia.Rời khỏi cửa hàng tễ thuốc, hắn đi tới thần điện cường hóa.

Trong thần điện sử dụng một ngàn sinh tồn tệ là có thể cường hóa thuộc tính điểm cơ sở.

Nhưng mỗi người nhiều nhất chỉ cường hóa được 20 điểm thuộc tính trụ cột.

Mà Nhạc Trọng làm chưởng khống giả thôn 18 có thể cường hóa 40 điểm thuộc tính trụ cột.Hắn nhanh chóng cường hóa 39 điểm nhanh nhẹn, lập tức tăng lên 256 điểm.

Thật nhiều tiến hóa giả nhanh nhẹn đều không đạt tới con số khủng bố này.Sau khi tiến hành cường hóa thân thể thêm một lần trong cường hóa thần điện, Nhạc Trọng đi tới thần điện trung xu mà lúc trước hắn không thể tiến vào.Ngay trong thần điện trung xu, chỉ có một tinh thể hình thoi đang trôi nổi trong hư không, bên dưới tinh thể điêu khắc vô số phù văn huyền ảo.- Chúc mừng ngài chưởng khống thôn 18 trong Thần Ma hệ thống.

Là chưởng khống giả, ngài có được những quyền lợi như sau.

Thứ nhất: Đổi tên cho thôn 18 trong Thần Ma hệ thống.

Thứ hai: Làm cho thôn 18 hiện ra trên thế giới này, cho mọi người chứng kiến.

Thứ ba: Cho thôn 18 mở ra kết giới phòng ngự, năng lượng kết giới sẽ do ngài cung cấp.

Thứ tư: Đem thôn 18 thu vào khe hở thứ nguyên, xuyên toa trong khe hở thứ nguyên, cần tiêu hao một viên tinh hạch ngũ giai làm năng lượng.

Thứ năm: mở rộng phạm vi thôn 18 trong Thần Ma hệ thống, cần tiêu hao tinh hạch ngũ giai!- Xin mời ngài chú ý, nếu thần điện trung xu bị thế lực đối địch công chiếm, như vậy chưởng khống giả thôn 18 trong Thần Ma hệ thống sẽ thay đổi.

Phương thức công chiếm chính là hướng ngài tuyên chiến, hơn nữa phái binh chiếm lĩnh thần điện trung xu trong 24h!Một đạo quang mang từ trong tinh thể hình thoi trực tiếp bắn vào giữa trán Nhạc Trọng, vô số tin tức dũng mãnh tràn vào trong thức hải của hắn.Nhạc Trọng trầm tư một chút, nói:- Đem thôn 18 trong Thần Ma hệ thống đổi tên là thần điện tiến hóa.

Sau đó hiện ra trên thế giới này!- Dạ!Bên trong Trữ Tây thị, từng đạo quang mang chớp động, đủ loại kiến trúc trống rỗng hiện ra, mặt đất vốn bị tạc đầy hầm hố đều bị một cỗ lực lượng thần bí khôi phục lại, mặt đất kéo dài, thần điện tiến hóa chậm rãi hiện ra trên thế giới này.Nhạc Trọng khống chế xong thần điện trung xu lại đi về hướng thần điện huyết thống.Bên trong thần điện huyết thống điêu khắc hình ảnh lang nhân, quỷ hút máu, nhân ngư, du hiệp tùng lâm, báo nhân, cự nhân, biến dị nhân, thạch đầu nhân, sư đầu nhân vân vân, đủ loại quái vật.Một nhóm khoang thuyền kim loại chẳng khác gì những kén tằm nằm bên trong thần điện huyết thống, một viên tinh thể hình thoi phiêu phù trong thần điện.- Bổn thần điện là thần điện huyết thống, ngài thu thập bất kỳ máu, gien của bất cứ sinh vật biến dị nào, đưa vào trong thần điện chỉ cần tiêu phí sinh tồn tệ là có thể cường hóa huyết thống.

Mỗi người chỉ có thể đạt được một loại huyết thống, đồng thời cường hóa hai loại huyết thống sẽ có chuyện khó thể suy đoán phát sinh, có 90% xác suất biến thành quái vật.

Hiện tại trong thần điện hoàn toàn không có mẫu máu cùng gien của bất kỳ sinh vật nào!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 813: Thần Điện Tiến Hoá.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng đi vào trong huyết thống thần điện nghe được tin tức kia, cầm máu của biến dị thú nhỏ lên trên tinh thể hình thoi.Một giọt máu của biến dị thú vừa nhỏ lên tinh thể hình thoi hấp thu thật nhanh, trong thức hải Nhạc Trọng truyền ra thanh âm thanh thúy.- Hiện tại ngài có thể cường hóa những huyết thống sau đây: Hỏa điểu huyết thống, hải điện sứa huyết thống, đại hải xà huyết thống…muốn cường hóa hỏa điểu huyết thống cần tiêu hao một trăm vạn sinh tồn tệ, cường hóa hải điện sứa huyết thống tiêu hao tám mươi vạn sinh tồn tệ…Nhạc Trọng cẩn thận xem xét phát hiện muốn cường hóa huyết thống biến dị thú tứ giai hao phí sinh tồn tệ nhiều nhất, mà những biến dị thú cấp thấp hao phí sinh tồn tệ ít nhất.

Thấp nhất chính là huyết thống sa trùng biến dị, chỉ cần hai trăm sinh tồn tệ.Xem xét một ít biến dị thú huyết thống, Nhạc Trọng xoay người rời khỏi huyết thống thần điện, muốn cường hóa huyết thống không biết sẽ mang đến hiệu quả như thế nào, hắn cũng không muốn lựa chọn nhanh như vậy.

Hơn nữa cho dù cường hóa huyết thống, hắn cũng hi vọng lấy tới máu của biến dị thú ngũ giai mới tiếp tục tiến hành cường hóa.Rời khỏi huyết thống thần điện, hắn đi tới cửa hàng bán vật tư sinh tồn mua vật tư.Bên trong cửa hàng có bán gạo, dầu mỡ gia vị, đạn dược.

Nhưng hắn lại không mua những vật này mà mua dây chuyền sản xuất viên đạn, dây chuyền sản xuất đạn pháo, dây chuyền sản xuất dụng cụ quang học vân vân.Hiện tại việc sản xuất vũ khí đạn dược của quân đội hắn chủ yếu là dựa vào dây chuyền sản xuất trước cuối thời, nhưng chỉ như vậy xa xa không đủ.Lần này sở dĩ tấn công Trữ Tây thị thành công đó là bởi vì hắn tập kết thật nhiều vật tư quân sự, vô số đạn pháo tiến hành oanh kích dày đặc mới đem hai trăm vạn tang thi trong Trữ Tây thị đánh tan, tiêu diệt hơn trăm vạn tang thi.Nhưng sau trận đánh hôm nay số lượng dự trữ đạn pháo ở bên Quảng Tây bị tiêu hao vượt qua hai phần ba, làm cho hắn không thể tiếp tục phát động thêm một lần tấn công trăm vạn thi đàn.Hơn nữa so sánh với kỹ năng thư giá cả cao ngất, giá cả những dây chuyền sản xuất khoa học kỹ thuật hàm lượng không cao này cũng không quá đắt.

Một dây chuyền sản xuất viên đạn chỉ cần mười vạn sinh tồn tệ, một dây chuyền sản xuất đạn pháo L22mm chỉ cần năm mươi vạn sinh tồn tệ.Nhạc Trọng một hơi tiêu xài sạch sẽ một ngàn ba trăm vạn sinh tồn tệ còn lại trong cửa hàng bán vật tư sinh tồn.

Mua xuống thật nhiều dây chuyền sản xuất viên đạn, đạn pháo, dụng cụ quang học, linh kiện lắp ráp máy chuyển hóa năng lượng vân vân.Đồ vật mua xuống chỉ là những tấm bảng mỏng, chỉ cần người cầm động niệm là có thể đem những tấm bảng kia biến thành một mảnh dây chuyền sản xuất đặt ở vị trí chỉ định.

Sau khi hắn mua thật nhiều vật tư, năng lực chế tạo vũ khí đạn dược của quân đội hắn tăng lên gấp đôi trong thời gian ngắn.Sau khi nắm giữ hết thảy tiến hóa thần điện trong tay, hắn liền phái quân đội hùng hậu canh giữ tòa thần điện này, đồng thời an bài thật nhiều cường hóa giả tiến vào thần điện tiến hành chuyển chức trở thành binh lính, nhà khoa học, bác sĩ, mục sư, thợ rèn, ma pháp sư…Thật nhiều cường hóa giả tiến hành chuyển chức xong sức chiến đấu của thế lực Nhạc Trọng tăng thêm một bước.Đặc biệt những chiến sĩ quân đội, Nhạc Trọng an bài Nhã Tử mỗi ngày mang theo Hải Lan dẫn dụ thật nhiều hải thú biến dị đi vào Phòng Trữ cảng, cho chiến sĩ quân đội giết chết cường hóa thăng cấp, sau đó chuyển chức trở thành chức nghiệp binh lính.Đồng thời những nhà khoa học Nhật Bản sau khi gia nhập đoàn thể nghiên cứu của Nhạc Trọng, lại chuyển chức trở thành nhà khoa học, phối hợp cùng nghiên cứu viên người Hoa chế tạo kích quang thương đan binh, máy chuyển hóa năng lượng đều nhanh chóng được phát triển.Tiên Vu Minh được phong làm hạm trưởng đệ nhất hạm đội hải quân, lái chiến hạm cùng nhiều thuyền hàng được cải tạo tuần tiễu gần bờ, tìm tòi vật tư, cứu vớt người sống sót.Sau khi an bài thỏa đáng hết thảy, Nhạc Trọng mới ngồi lên lôi đình chiến cơ bay về Lũng Hải thị.- Kính lễ!Lúc Nhạc Trọng bước xuống phi cơ, bên dưới là một loạt chiến sĩ mặc quân trang thẳng tắp nhanh chóng hành lễ theo nghi thức quân đội.Cao tầng Lũng Hải thị Trì Dương, Đại Cẩu Tử, Trần Diễm, Quách Vũ, Từ Chính Cương đều đón chào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lưu lại một mảnh cơ nghiệp tại Quảng Tây, bởi vì Quảng Tây có được trăm vạn nhân khẩu nên tốc độ phát triển vượt qua bên Hồ Nam này, nhưng Hồ Nam cũng là nơi lập nghiệp của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng đi tới trước người Trì Dương, vỗ vai hắn nói:- Vất vả cậu!Nhạc Trọng mất tích bên Hồ Nam, không biết có bao nhiêu thế lực từng bị hắn áp chế rục rịch.

Nếu không phải có Trì Dương trấn thủ, chỉ sợ khi hắn quay trở lại cơ nghiệp của hắn đã bị những người khác nuốt chửng.Trì Dương nhìn Nhạc Trọng trên mặt mỉm cười:- Đó là tôi nên làm!Cảnh vệ viên đứng bên cạnh Trì Dương thấy hắn mỉm cười, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

Trong mắt bọn họ Trì Dương luôn nghiêm túc ít nói, bọn họ chưa thấy hắn cười qua bao giờ.Nhạc Trọng cười nói:- Tôi gặp được Hồ Nghị, tiểu tử đó hoạt bát nhảy loạn vô cùng.

Hiện tại đã trở thành sư trưởng đệ nhất sư Quảng Tây rồi!Hồ Nghị dẫn dắt đệ nhất sư tiêu diệt xong tang thi trong Trữ Tây thị lập được công lớn, Nhạc Trọng liền đề bạt hắn làm sư trưởng đệ nhất sư.Có câu nói danh tướng đều trưởng thành từ trong chiến đấu, Hồ Nghị trải qua vô số cuộc chiến hiện tại đã trưởng thành, đủ thống soái đệ nhất sư.Trì Dương nói:- Cha mẹ tôi thế nào?Nhạc Trọng nghe vậy liền trầm mặc, một hồi lâu mới chậm rãi nói:- Tôi không tìm được hai bác!Trì Dương nghe vậy thân thể thoáng run rẩy lên, trong mắt hiện vẻ bi thương, trầm mặc.

Hắn vốn cũng không phải người thích nói chuyện, vô luận trong lòng bi thương thế nào hắn cũng một mình thừa nhận.Thấy một màn như vậy, Lộ Văn đang muốn nhào vào trong lòng Nhạc Trọng cũng không dám lỗ mãng, chỉ đi tới bên cạnh nắm tay hắn.- Đây là văn kiện báo cáo tình trạng phát triển của chúng ta trong khoảng thời gian vừa qua!Khi quay về tới biệt thự xa cách đã lâu, Quách Vũ trong bộ quân trang căng đầy cầm một phần báo cáo đưa cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng mở báo cáo ra nhìn lại.Trong khoảng thời gian Nhạc Trọng rời đi, Trì Dương suất lĩnh căn cứ thong thả mà kiên định khuếch trương khắp chung quanh, tiêu diệt tang thi, cứu vớt người sống sót, tiêu diệt căn cứ có nhân khẩu hơn hai vạn người, đem toàn bộ người còn sống thu nhận tới.

Đối mặt với quân đội của Nhạc Trọng được trang bị bộ binh cơ giới hóa cùng trải qua huấn luyện nghiêm khắc, những khu tị nạn bình thường căn bản không cách nào ngăn cản được sự tiến công của bọn họ.Trải qua phát triển, căn cứ bên Hồ Nam cũng có được bốn mươi hai vạn người sống sót, trật tự mới bắt đầu xây dựng lại, cảnh tượng một mảnh vui sướng hướng vinh.Nhạc Trọng xem xong phần báo cáo, khép lại văn kiện nhìn Quách Vũ ôn nhu nói:- Vất vả cho em!Nghe được lời nói ôn nhu của Nhạc Trọng, hốc mắt Quách Vũ hơi đỏ lên, trong lòng tràn ngập ấm áp, tiếp theo mũi chợt đau xót, nước mắt lã chã chảy xuống.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 814: Đến Thảo Nguyên! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrước cuối thời nàng là một cô gái được gia đình chiều chuộng, thậm chí còn không biết làm sao rửa chén.

Nhưng sau cuối thời nàng rơi vào trong tay Vương Quang Hổ, nhận hết kinh hách, sợ bị tra tấn đến chết.

Cuối cùng tới trong tay Nhạc Trọng, nàng mới vượt qua được cuộc sống có tôn nghiêm.Nhưng Nhạc Trọng hàng năm bên ngoài chinh chiến, thường thường đột nhiên mất tích, không chút tin tức, làm Quách Vũ vô cùng sợ hãi.

Nàng sợ mình rơi vào trong tay nam nhân khác, sau khi bị đùa bỡn sẽ bị người giết chết.

Nàng cố sức dốc sức xây dựng căn cứ Hồ Nam, thật sự vô cùng vất vả, hiện tại nghe một câu nói của Nhạc Trọng làm nội tâm nàng tràn ngập kích động lẫn ấm áp.Nhạc Trọng nhìn thấy nàng bật khóc, vươn tay ra kéo nàng vào trong lòng, hôn lên môi nàng.Quách Vũ đáp lại nụ hôn của hắn thật nhiệt tình, sau đó như xà mỹ nữ bò lên người hắn, đem ấm áp cùng nhiệt tình của mình dâng hiến cho hắn.Sau một trận tình cảm mãnh liệt đi qua, trên chiếc giường trải ra trắng trong phòng ngủ một đóa hoa mai đỏ tươi nở rộ.Quách Vũ như một con mèo con thỏa mãn cuộn tròn trong lòng Nhạc Trọng, dùng bộ ngực đầy đặn cọ sát người hắn:- Chủ nhân, lần này ngài trở về sẽ luôn ở lại đây sao?Quách Vũ vô cùng hi vọng Nhạc Trọng có thể tọa trấn trong Lũng Hải thị, chỉ cần hắn lưu lại trong lòng nàng sẽ yên ổn hơn rất nhiều.Nhạc Trọng hôn lên má Quách Vũ, ôm lấy nàng mỉm cười chậm rãi nói:- Không được!

Vài ngày nữa tôi còn phải ra ngoài một chuyến!Trong mắt Quách Vũ thoáng hiện vẻ mất mát, ôm chặt hắn, dùng thân thể cảm thụ nhiệt độ cơ thể hắn:- Ngài muốn đi đâu?

Lưu lại Lũng Hải thị trấn thủ chỉ huy thôi không được sao?Nhạc Trọng ôn nhu nói:- Không được!

Bước tiếp theo tôi cần đến phương bắc, phải mở ra một mảnh thiên địa ở đó!Ở bên Quảng Tây mới trải qua một chiến dịch lớn, đạn dược súng ống tiêu hao vô số, trong thời gian ngắn không thể tiến hành chiến tranh đại quy mô, chỉ có thể làm được những trận chiến nhỏ.Bên Lũng Hải thị cách đây không lâu cũng mới tiến hành vài lần thanh tẩy, đã tiêu diệt sáu mươi vạn tang thi, quân đội cũng cần nghỉ ngơi chỉnh đốn.Nếu Nhạc Trọng chậm rãi chờ đợi, cũng có thể đợi trang bị tiên tiến như kích quang thương cùng máy chuyển hóa năng lượng được chế tạo đi ra, sau đó từng bước thanh tẩy thi đàn, cuối cùng thu phục cả nước.Hắn vốn cũng có tính toán như thế, nhưng sau khi hắn lấy được tình báo trong tiến hóa thần điện, một cỗ cảm giác khẩn trương gấp gáp thật lớn bao phủ trong lòng của hắn, hắn nhất định phải nghĩ biện pháp thu phục thủ đô Hoa Hạ quốc.Nếu muốn thu phục thủ đô Hoa Hạ quốc, hắn chỉ có thể đến phương bắc phát triển căn cứ của mình.

Lợi dụng lực lượng người sống sót bên kia để thu phục thủ đô.

Nếu không một khi cửa truyền tống thứ hai mở ra, thế lực của hắn sẽ rất khó ứng phó, có lẽ bởi vì sự ứng đối sai lầm của hắn mà làm thật nhiều người tử vong.Quách Vũ sâu kín nói:- Lần này mang em đi cùng được không?Quách Vũ nhìn thấy Trần Dao, Kỷ Thanh Vũ có thể cùng Nhạc Trọng ra ngoài chiến đấu, trong lòng sản sinh hâm mộ vô cùng, nàng cũng muốn kề cận với hắn.Nhạc Trọng trực tiếp cự tuyệt thỉnh cầu của Quách Vũ:- Không được!

Lần này tôi đi phương bắc, tiền đồ khó lường, quá mức hung hiểm, em không thể đi!Quách Vũ sâu kín thở dài cũng không tiếp tục yêu cầu, chỉ ngẩng đầu hôn lên môi Nhạc Trọng, mị nhãn như tơ nhìn hắn nói:- Chủ nhân, em lại muốn nữa rồi!

Cho em nhiều một chút, để cho em mang thai con của ngài đi!Quách Vũ vốn là tiểu mỹ nhân tuyệt sắc, khi nàng xuất ra thủ đoạn đi câu dẫn Nhạc Trọng, lập tức làm cho hắn lâm vào trong ôn nhu hương không cách nào kiềm chế, khiến cho hắn phải ôm nàng trầm luân suốt cả buổi sáng.Quay về căn cứ Lũng Hải thị xa cách đã lâu, ban ngày hắn thị sát các đơn vị trong căn cứ, làm cho toàn bộ nhân viên đều nhận thức thủ lĩnh của bọn họ.

Buổi tối lại an ủi Quách Vũ, Lộ Văn, Trác Nhã Đồng cùng Đồng Hiểu Vân các nàng.Tiểu la lỵ tóc bạc Ngân Sương rất được các nữ nhân yêu thích, nhưng nàng chỉ thường xuyên muốn kề cận Nhạc Trọng cơ hồ không rời khỏi một khắc nào.Mười ngày sau Nhạc Trọng ngồi lên một chiếc lôi đình chiến cơ, mang theo một trăm chiến sĩ tinh nhuệ đi về phương bắc.Lúc này đã là mùa xuân, nhưng trên thảo nguyên vẫn vô cùng rét lạnh, cơ hồ cách hai ba ngày lại gặp một trận đại tuyết, cả thảo nguyên đều bao phủ trong một mảnh tuyết trắng.Trên một mảnh thảo nguyên, hơn trăm nam nữ mặc quần áo rách rưới không ngừng chạy trốn, ở sau lưng bọn họ có hai mươi mấy nam tử mặc áo bông thật dày, cưỡi một loại ngựa có lân giáp màu đen, tay cầm súng trường đang cười ha ha không ngừng nổ súng bắn chết nhóm người chạy thục mạng phía trước.Đám người cưỡi ngựa có đủ năng lực một lúc giết chết nhóm nam nữ bỏ chạy kia, nhưng bọn hắn lại chỉ cười to làm như đi săn thú, giống như đang tham gia trò chơi thật thích thú.Có chút nam nữ ngã nhào trên mặt đất, há mồm thở dốc, quỳ dưới đất hai tay ôm đầu cầu xin tha mạng.Nhưng đám người phía sau cũng chỉ thúc ngựa lên, rút dao bầu bên hông một đao đem người quỳ dưới đất giết chết.Nhìn thấy một màn đáng sợ kia, nhóm nam nữ càng thêm hoảng sợ liều mạng chạy trốn về phía trước.Đúng lúc này ở phương xa đột nhiên xuất hiện một đội ngũ mặc quân trang chỉnh tề, tay cầm súng trường đi tới.Một trung niên nhân nhìn thấy đội ngũ mặc quân trang kia, lớn tiếng kêu lên:- Cứu chúng tôi!

Trưởng quan, van cầu các ngài cứu chúng tôi với!

Chỉ cần các ngài cứu chúng tôi, chuyện gì chúng tôi cũng nguyện ý làm!

Cứu chúng tôi với!- Cứu mạng!

Cứu mạng!- Van cầu các anh, cứu tôi đi!

Tôi nguyện ý làm trâu làm ngựa báo đáp các anh!- …Nhìn thấy đội ngũ mặc quân trang, nhóm người bị đuổi giết cực kỳ bi thảm lớn tiếng kêu cứu.

Mặc kệ nhóm người mới xuất hiện kia là ai, họ chính là cứu tính duy nhất hiện tại, bọn hắn chỉ có thể kêu gào xin cứu mạng.Nhóm người mặc quân trang kia chính là đội ngũ của Nhạc Trọng.Ở phương hướng thủ đô dân cư quá mức dày đặc, nơi nơi đều là tang thi, căn bản không có biện pháp phát triển phân căn cứ.

Nhạc Trọng đành phải lựa chọn nơi hoang vắng như nội Mông Cổ để phát triển cứ địa.

Hắn cùng các chiến sĩ mới đáp phi cơ xuống nơi này chưa lâu, đang chuẩn bị tiến quân vào một thị trấn lại không ngờ nửa đường gặp được tình huống như thế.Chứng kiến nhóm người Nhạc Trọng đột nhiên xuất hiện, nhóm cường hóa giả hơn 15 cấp cưỡi Hắc Lân mã biến dị lập tức liền cảnh giác, nhanh chóng tản ra đem súng chỉ vào nhóm người Nhạc Trọng.Một gã tiến lên dùng ngôn ngữ thật kỳ quái lớn tiếng hô to.Nhạc Trọng nhìn tên kia, chân mày nhíu lại lạnh lùng ra lệnh:- Ngoại ngữ?

Người ngoại quốc?

Bắt năm cái lưỡi, những tên khác giết chết!- Đã biết!

Lão đại!Trong mắt Bạch Tiểu Thắng thoáng hiện vẻ hung tàn, thân hình chợt lóe nhanh như cơn gió phóng về hướng nhóm cường hóa giả kia.Nhóm cường giả tinh nhuệ đi cùng Nhạc Trọng lập tức tản ra, lao về hướng nhóm người cưỡi Hắc Lân mã, bọn họ đều là tiến hóa giả cấp bậc trên 40 cấp, đồng thời còn chuyển chức trở thành binh lính, chiến sĩ, kỵ sĩ, mỗi người đều không cần dùng súng đã có thể xử lý hơn hai mươi cường hóa giả kia.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 815: Đến Thảo Nguyên! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng đột nhiên một đạo cơn lốc từ bên người Nhạc Trọng hiện lên, một đoàn mị ảnh lấy tốc độ siêu việt vận tốc âm thanh khủng bố xông vào nhóm người cưỡi ngựa, từng nắm tay trắng nõn không ngừng oanh ra, đầu của từng tên cưỡi ngựa bị trực tiếp nổ tung.Chỉ một giây sau hơn hai mươi tên cưỡi ngựa đều bị bạo đầu xử lý, chỉ còn lưu lại năm người sống sót.Nháy mắt oanh giết hơn hai mươi người, Ngân Sương đứng trong vũng máu, trên người không nhiễm chút bụi trần chẳng khác gì thiên sứ nhìn về hướng Nhạc Trọng cười khanh khách:- Ba ba!

Ba ba!

Con đem bọn hắn giết sạch rồi!

Địch nhân của ba ba đều bị con giết sạch rồi, khen ngợi con đi chứ!Nụ cười như thiên sứ cùng tràn đầy thi thể bị bạo đầu ngã bên cạnh nàng, khiến cho hình ảnh của nàng tràn ngập vẻ khờ dại cùng tàn nhẫn hòa tan vào nhau, cảnh tượng cực kỳ quỷ dị.Năng lực học tập của Ngân Sương siêu cường, rất nhanh đã học xong Trung văn, sau đó đột nhiên thay đổi xưng hô gọi Nhạc Trọng là ba ba.- Thật mạnh!

Thật là quá biến thái!Bạch Tiểu Thắng bọn họ nhìn thấy Ngân Sương chỉ nháy mắt đã dùng nắm tay oanh giết hơn hai mươi cường hóa giả, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi.Với tốc độ khủng bố siêu việt Thiểm Điện của Ngân Sương, cùng quái lực một quyền oanh bạo đầu một nhân loại, nhóm người Bạch Tiểu Thắng căn bản không cách nào ngăn cản được một kích của nắm tay tuyết trắng nhỏ bé kia.- Thật mạnh!Nhạc Trọng nhìn thấy Ngân Sương chỉ nháy mắt đã oanh giết hai mươi mấy cường hóa giả, trong lòng cũng lạnh giá.

Nói riêng về tốc độ, Ngân Sương đã siêu việt Thiểm Điện, có thể so sánh với trình độ khủng bố của Bạch Lân Hổ tứ giai.

Hắn là lần đầu tiên chứng kiến cô bé khả ái này ra tay giết người.- Làm tốt lắm!

Ngân Sương!

Đây là phần thưởng của con!Nhạc Trọng nhìn Ngân Sương mỉm cười, lấy ra một cây kẹo que khích lệ nói.

Theo ý nào đó mà nói Nhạc Trọng cũng không phải là một trưởng bối đủ tư cách giáo dục người.Một cơn gió thổi qua, Ngân Sương nhảy vào trong lòng Nhạc Trọng cầm lấy kẹo que vừa liếm vừa thỏa mãn mỉm cười:- Hắc hắc!

Được ba ba khen ngợi nga!- La lỵ khống!

Nhưng tiểu la lỵ này thật sự là khủng bố!Bạch Tiểu Thắng nhìn Ngân Sương nhảy vào lòng Nhạc Trọng trong mắt thoáng hiện vẻ sợ hãi nói thầm.Trong nháy mắt chỉ còn lại năm người sống sót, năm người kia bị một màn khủng bố vừa rồi làm hoảng sợ tới hai chân run rẩy, cơ hồ không thể nhúc nhích, thật dễ dàng bị nhóm người Bạch Tiểu Thắng lôi tới trước mặt Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn bọn hắn nhướng mày hỏi:- Các người là ai?Một gã cường hóa giả vẻ mặt hung hãn rống lớn:- Chúng ta chính là chiến sĩ của Mông Cổ Vương vĩ đại Hốt Ngạch Nhiễm điện hạ Hoàng Kim gia tộc huyết mạch.

Thức thời thì ngươi mau thả chúng ta, nếu không đại quân của Hốt Ngạch Nhiễm điện hạ vừa đến, chắc chắn đem các ngươi rút gân lột da, năm ngựa xé xác!- Hoàng Kim gia tộc?

Lại một kiêu hùng dã tâm bừng bừng!Nhạc Trọng nghe vậy liền hiểu ra.Lúc này thế giới biến dị đã trôi qua một năm, đại bộ phận khu vực đã có vô số kiêu hùng sáng lập thế lực của mình, Nhạc Trọng cũng không cảm thấy ngạc nhiên, chính hắn cũng là một đại quân phiệt.- Mày vô nghĩa nhiều lắm!

Kéo xuống chém!Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn tên kia nói.Một gã chiến sĩ đem tên kia kéo sang một bên trực tiếp một đao chém rớt đầu người nọ, máu tươi văng tung tóe đầy đất.Chứng kiến tên kia bị chém đầu, bốn tên còn lại bị dọa đến run lẩy bẩy.Nhạc Trọng chỉ một tên khác nói:- Tốt lắm!

Ngươiđem toàn bộ thế lực của Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm nói lại cho ta nghe!Tên kia kinh hồn táng đảm đem hết thảy những gì mình biết kể ra.Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm là hậu duệ của Hoàng Kim gia tộc Mông Cổ, sau cuối thời hắn dựa vào lực ảnh hưởng trong lòng người Mông Cổ cùng thực lực bản thân đánh xuống một mảnh thiên địa tại thảo nguyên.Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm nam chinh bắc chiến trên thảo nguyên, tiêu diệt rất nhiều thế lực, hiện tại đã trở thành thế lực lớn có mười hai vạn nhân khẩu.Mông Cổ Vương Hốt Trạch Nhiễm có bốn vạn quân đội, chia thành bốn chi quân đội, những người vừa bị giết là chiến sĩ dưới trướng Bột Nhi Tử.

Bọn họ vừa công chiếm một khu tị nạn hạng trung, sau đó đuổi theo người sống sót chạy trốn săn giết.Sau cuối thời, khí hậu càng thêm rét lạnh so với trước kia, hiện tại dù đã đầu xuân nhưng đại tuyết kéo dài suốt mấy ngày liền, cỏ cây không mọc, đối với người Mông Cổ chuyên lấy cuộc sống du mục làm chủ yếu càng thêm khó thể sinh tồn, rất nhiều súc vật đều chết, vì vậy lương thực của họ càng thêm thưa thớt.Dưới tình huống như vậy, Bột Nhi Tử hạ lệnh tàn sát, ngoại trừ người Mông Cổ toàn bộ những người khác đều bị giết chết, thi thể mang trở về làm thực vật cho nô lệ cùng thức ăn cho Hắc Lân mã.Chính vì như vậy trại tị nạn trung đẳng kia cùng đường, không thể đầu hàng, chỉ tùy ý cho đám chiến sĩ Mông Cổ kia giết hại.- Thật đáng chết!

Đám súc sinh kia!Nhạc Trọng vừa nghe xong lời giải thích của tên kia, sắc mặt liền biến thành âm trầm.Sau cuối thời tư tưởng kỳ thị chủng tộc bộc phát mãnh liệt, vô luận là ở Thái Lan, Nhật Bản, Indonesia, Thiên Đường thần quốc đều diễn ra thập phần nghiêm trọng.

Nhạc Trọng cũng không hề nghĩ tới ngay cả trong quốc nội cũng xuất hiện những kẻ mất tính người như thế.Gã trung niên quỳ trước mặt Nhạc Trọng khóc nói:- Trưởng quan, đa tạ ân cứu mạng của trưởng quan, đa tạ trưởng quan!- Đa tạ ân cứu mạng của trưởng quan!- …Những người sống sót may mắn tránh được một kiếp đều quỳ trước mặt Nhạc Trọng cảm tạ.

Nếu không phải nhóm người Nhạc Trọng kịp thời xuất hiện, lúc này họ đã biến thành thi thể.Nhạc Trọng nhìn tên trung niên hỏi:- Ông tên là gì?Gã trung niên thật cẩn thận đáp:- Bẩm trưởng quan, tôi gọi là Tiêu Lập!Nhạc Trọng nhìn Tiêu Lập ra lệnh:- Ông đi nói với bọn họ, nếu nguyện ý đi theo chúng tôi thì lại đây, chúng tôi sẽ bảo hộ an toàn cho các người, cho các người thực vật, nhưng các người phải hoàn toàn phục tùng mệnh lệnh của chúng tôi.

Nếu không muốn đi theo tôi cũng không ngăn trở, có thể tự mình rời đi.

Đi đi!

Nhưng tôi cũng nói trước, nếu đã đi theo mà không phục tùng mệnh lệnh, thì chỉ có một con đường chết!Trong lòng Tiêu Lập cả kinh thật cẩn thận đáp:- Dạ, trưởng quan!Sau đó hắn đứng dậy đi tới chỗ nhóm người kia.Không bao lâu Tiêu Lập quay trở lại, đại bộ phận người sống sót đều nguyện ý đi theo Nhạc Trọng, dù sao hiện giờ trong thảo nguyên đã rất khó tìm được thực vật.

Bọn họ muốn sống sót thập phần khó khăn, Nhạc Trọng nguyện ý cho họ đi theo, đối với họ mà nói giống như một sự ban ân.

Đương nhiên cũng có người không muốn đi cùng, sáu người sống sót cảm tạ xong ly khai đại bộ đội.- Xuất phát!Nhạc Trọng cũng không để ý tới, trực tiếp ra lệnh.Đội ngũ đã vượt qua hai trăm người liền hướng chỗ tị nạn hạng trung tiến quân.Khu tị nạn kia dựng tại dã ngoại, chung quanh chỉ có một tầng hàng rào bằng gỗ bao quanh phòng ngự tang thi rải rác cùng biến dị thú cấp thấp.

Ở bên ngoài hàng rào dựng lên gai nhọn bằng gỗ, bên trên xỏ xuyên thi thể nhân loại.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 816: Thực Lực Khủng Bố Của Ngân Sương!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này trong khu tụ tập đã biến thành địa ngục nhân gian, nơi nơi đều là thi thể không trọn vẹn của nhân loại.

Thật nhiều người Mông Cổ hung tàn đang tận tình phóng thích dục vọng điên cuồng của bọn hắn trên thân thể các nữ nhân.Loạn thế thật sự đủ làm cho một người ôn văn nho nhã biến thành dã thú hung tàn nhất.Nhạc Trọng ra lệnh:- Ta công kích từ cửa chính, Bạch Tiểu Thắng, anh mang theo hai mươi người từ phía bắc công qua.

Thiên Cung Anh, cô mang theo hai mươi người công vào từ bốn phía.

Trác Nhã Đồng, em mang theo người còn lại thủ tại chỗ này, đợi mệnh lệnh của tôi!Lần này Nhạc Trọng mang theo Bạch Tiểu Thắng, Thiên Cung Anh, Trác Nhã Đồng đi cùng.

Sau khi Bạch Tiểu Thắng cùng Trác Nhã Đồng ăn vào Xà Đản quả màu đỏ lúc này đã trở thành tiến hóa giả song thuộc tính, sức chiến đấu không tầm thường.

Thiên Cung Anh lại là tiến hóa giả đứng đầu trong Cao Thiên Nguyên, mà bản thân Nhạc Trọng có thể so sánh được một một chi quân đội nhỏ, chính vì có vũ lực mạnh mẽ như thế nên hắn mới dám tiến đến đại thảo nguyên mở phân căn cứ.Nhạc Trọng hạ lệnh xong liền dẫn theo Ngân Sương đi vào trong khu tụ tập.Bên trong khu tụ tập loạn thành một đoàn, nơi nơi đều là những người Mông Cổ trần truồng vây quanh các nữ nhân, nữ nhân càng xinh đẹp thì chung quanh càng nhiều nam nhân vây kín.Nơi nơi đều là thi thể, nam nữ già trẻ thậm chí cả trẻ con cũng có thể tùy ý nhìn thấy, chẳng khác gì địa ngục.

Mùi máu tươi cùng hôi thối nồng đậm phiêu đãng khắp nơi.Nhạc Trọng bước vào trong khu địa ngục kia chẳng khác gì tử thần giáng xuống, Ngạc Nha trong tay hắn không ngừng chớp động, đầu từng tên chiến sĩ rơi xuống, thậm chí còn không kịp phát ra thanh âm.Thật nhiều máu tươi văng lên thân thể các nữ nhân, làm bọn họ kinh hoàng phát ra tiếng thét chói tai.Tiếng thét của họ hấp dẫn lực chú ý của các chiến sĩ Mông Cổ, bảy tên chiến sĩ nhanh chóng chạy về hướng bên này.Nhạc Trọng tiến lên một bước dài, Ngạc Nha trong tay phân ra bảy ánh đao hướng bảy tên chiến sĩ cuốn tới, ngay lập tức chém vỡ thân thể bọn họ, thật nhiều máu tươi cùng nội tạng rơi đầy đất, cực kỳ khủng bố.Ngân Sương uốn trong lòng Nhạc Trọng thích thú nhìn hết thảy cảnh tượng giết chóc này, một màn khiến kẻ khác sợ hãi nhưng ngược lại làm nàng cảm thấy càng hưng phấn thích thú.Đối phó đám chiến sĩ bình thường kia thậm chí Nhạc Trọng không cần dùng kỹ năng, chỉ từng đao chém xuống là có thể trực tiếp đem bọn hắn chém giết.Bạch Tiểu Thắng cùng Thiên Cung Anh dẫn theo cao thủ giết vào, những chiến sĩ Mông Cổ hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn họ.Phanh!

Phanh!Giết chết mấy trăm tên chiến sĩ, rốt cục bộ đội tinh nhuệ xuất hiện.

Mấy trăm chiến sĩ thuộc bộ đội Bột Nhi Tử cũng không lãng phí tinh lực trên người nữ nhân, bọn hắn đã phát hiện Nhạc Trọng, rít gào giơ súng bóp cò.Nhóm chiến sĩ kia cầm súng trường trong tay, mưa đạn lập tức bao phủ Nhạc Trọng.- Ba ba!

Con đi giết sạch bọn hắn!

Khi quay về phải cho con ăn kẹo que nga!Ngân Sương nhìn Nhạc Trọng cười khanh khách, sau đó hôn lên mặt hắn.Ngay lập tức Ngân Sương hóa thành một cơn lốc xông vào bên trong đội ngũ kia.Ngân Sương vừa xông vào, đầu của đám chiến sĩ trực tiếp nổ tung, phảng phất như có lưỡi hái tử thần đang không ngừng thu gặt mạng người.Đám chiến sĩ Mông Cổ hoảng sợ kêu to, dùng súng điên cuồng bắn phá lung tung, nhưng ngay cả tàn ảnh của Ngân Sương cũng không nhìn thấy.Năm phút sau, mấy trăm chiến sĩ Mông Cổ đã bị Ngân Sương oanh nổ đầu té trên mặt đất.Oanh giết mấy trăm người nhưng thân thể Ngân Sương không dính chút máu, nhìn qua chẳng khác gì một tiểu thiên sứ.

Nhưng không ai biết nàng có thể trong vòng năm phút đồng hồ dùng đôi nắm tay phấn nộn tuyết trắng oanh giết mấy trăm người.- Thật là khủng khiếp!- Thật là đáng sợ!Khi Bạch Tiểu Thắng cùng Thiên Cung Anh mang theo các cao thủ giết tới nơi đó, cuộc chiến đã chấm dứt.

Bọn họ nhìn thấy mấy trăm người bị đánh nổ đầu, sắc mặt đều đại biến, lại nhìn Ngân Sương rúc trong lòng Nhạc Trọng, ánh mắt lộ ra tia kính sợ.Những chiến sĩ tinh nhuệ này đã đi theo Nhạc Trọng trải qua vô số cuộc chiến đấu, bọn hắn đều thập phần rõ ràng phương thức đối chiến của hắn.

Phương pháp chiến đấu oanh bạo đầu kiểu này rõ ràng chỉ có tiểu la lỵ trong lòng hắn gây nên.

Người khủng bố như vậy nếu là kẻ địch, có thể làm cho vô số người kinh hồn táng đảm, nhưng nếu là người của mình, lại thập phần đáng giá dựa vào.Ngân Sương ôm lấy Nhạc Trọng, cười ngọt ngào nói:- Ba ba!

Con làm tốt không?Nhạc Trọng lấy ra cây kẹo que đưa cho nàng, vỗ vỗ đầu nàng:- Làm rất khá!

Đây là phần thưởng cho con!Ngân Sương cười hì hì ôm cứng hắn, vẻ mặt thỏa mãn vươn lưỡi liếm kẹo que.Nếu không có Ngân Sương, Nhạc Trọng cũng dễ dàng tiêu diệt đám chiến sĩ Mông Cổ kia, nhưng tốc độ lại không nhanh tới như vậy.Những người sống sót cũng được tụ tập lại, bọn họ nhìn gần ngàn thi thể chiến sĩ Mông Cổ tràn đầy khắp nơi trong lòng đều tràn ngập kinh hãi.- Thật là lợi hại!

Bọn họ thật là quá lợi hại, thật sự là đáng sợ!Đặc biệt khi nhìn thấy mấy trăm thi thể bị đánh bạo đầu, Tiêu Lập liền nghĩ tới la lỵ tuyệt mỹ có vẻ ngây thơ lại xen lẫn nét khủng bố kia, trong lòng không rét mà run.Đám chiến sĩ Mông Cổ vừa chết, cả khu tụ tập đều rơi vào trong tay Nhạc Trọng.Lúc này trại tị nạn vốn có tới ba ngàn người sống sót nhưng trải qua một trận bị giết hại, hiện tại chỉ có hơn tám trăm người.

Mà trong đó nữ tính có hơn bảy trăm người, nam giới chỉ còn hơn trăm người.

Sở dĩ còn nhiều nữ tính như vậy là vì bị chiến sĩ Mông Cổ dùng thân thể họ phát tiết thú tính.Đến công phá khu tụ tập nơi đây là đội ngũ chiến sĩ Mông Cổ chừng ngàn người, trong đội ngũ này có chừng một trăm con Hắc Lân mã.Mỗi con Hắc Lân mã đều mạnh mẽ hơn thiên lý mã trước cuối thời gấp mười lần, tốc độ của chúng trong thời gian ngắn có thể vượt qua cả ô tô, có thể chạy trên thảo nguyên trong thời gian dài.

Ngoài ra còn có thể kéo cả ô tô di chuyển, mỗi một con Hắc Lân mã đều là bảo bối, là sinh mạng của thật nhiều thế lực nơi thảo nguyên, một con Hắc Lân mã có thể đổi lấy một tấn lương thực.Phải biết rằng sau cuối thời tài nguyên nhiên liệu thiếu hụt, có xe nhưng không nhiên liệu, như vậy nếu có được Hắc Lân mã sử dụng còn có thể dùng để vận chuyển, đối với bất kỳ thế lực nào đều là bảo bối.Ngoại trừ một trăm con Hắc Lân mã, trong khu tụ tập nơi đây còn một trăm con dê, hai trăm con bò, năm mươi tấn gạo, năm mươi tấn bắp, năm mươi tấn lúa mạch, hơn ba trăm cỗ xe đủ loại, hai mươi tấn nhiên liệu.Sau khi diệt sát Bột Nhi Tử bộ, Nhạc Trọng còn thu được một ngàn khẩu súng trường, ba vạn viên đạn, đủ cung cấp cho mỗi người.Dọn dẹp xong khu tụ tập, Nhạc Trọng lập tức hạ lệnh cho mọi người di chuyển.Chuyện một ngàn chiến sĩ bị tiêu diệt tuyệt đối không thể giấu diếm được Hoàng Kim vương đình bao lâu, Nhạc Trọng phải lập tức rời khỏi nơi này.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 817: Tề Mộc Huyện! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnVới thực lực hiện tại của hắn muốn diệt hai ba ngàn người không có áp lực gì, nhưng nếu chủ lực của Hoàng Kim vương đình xuất động, hắn cũng không nắm chắc tất thắng.Hoàng Kim vương đình có thể xưng bá một phương trong thảo nguyên tuyệt đối có cao thủ tọa trấn, thực lực quân đội cũng tuyệt đối không kém.

Nhạc Trọng còn chưa tự đại tới mức cho rằng chỉ nhờ vào đội ngũ cao thủ trăm người của hắn là có thể khiêu chiến được Hoàng Kim vương đình.Trong trời tuyết mờ mịt, hơn chín trăm người rời khỏi khu tụ tập di chuyển, hướng phương xa đi tới.- Tất cả dừng bước!

Giao ra vũ khí cùng lương thực thì các người có thể đi qua, nếu không giết không tha!Ngay trong lúc đoàn xe đang tiến lên, đột nhiên truyền tới một thanh âm hét lớn.Một gã đại hán khôi ngô mày rậm mắt to, tướng mạo dữ tợn cưỡi Hắc Lân mã, trên người đeo đại cung thanh đồng mang theo mười mấy chiến sĩ khí tức dũng mãnh cưỡi Hắc Lân mã từ một bên xông ra.Tên đại hán vừa mới xong ra, nhóm người Bạch Tiểu Thắng liền giơ cao họng súng chỉ về hướng đám mã phỉ, sát khí dày đặc từ trên người họ lan tràn.- Cao thủ!

Không xong, gặp phải thứ cứng rắn!Tên đại hán khôi ngô chứng kiến nhóm người Bạch Tiểu Thắng tản mát sát khí, trong lòng nhất thời sinh ra dự cảm nguy hiểm cực độ.Nhạc Trọng nhìn đại hán lạnh lùng hỏi:- Anh là ai?Đại hán kia hướng Nhạc Trọng hào phóng ôm quyền nói:- Vị huynh đệ kia, tôi là Thần Tiễn Lý Quảng!

Tôi có mắt không nhìn được Thái Sơn mạo phạm ngài, xin ngài nhiều thông cảm.

Tôi lập tức dẫn người rời đi nơi này!Tiêu Lập nghe vậy biến sắc bước lên nói với Nhạc Trọng:- Thần Tiễn Lý Quảng?

Thủ lĩnh, hắn là mã phỉ nổi danh trong thảo nguyên.

Tài bắn cung xuất quỷ nhập thần cực kỳ lợi hại.

Nghe nói hắn từng dùng một mũi tên bắn chết một con biến dị thú nhị giai.

Mấy chục huynh đệ dưới trướng hắn đều là cường hóa giả, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.

Từng tiêu diệt một đội chiến sĩ trăm người của Hoàng Kim vương đình!Lý Quảng nghe được lời nói của Tiêu Lập trên mặt hiện vẻ đắc ý.Nhạc Trọng mỉm cười, rút Độc Thứ liên tục bắn ba phát:- Nga!

Lý Quảng, hiện tại tôi đang cần dùng người.

Anh tới vừa lúc, lưu lại dốc sức cho tôi, chuyện hôm nay tôi không tính toán.

Nếu anh không muốn dốc sức cho tôi, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của anh cùng huynh đệ anh!Ba phát gai độc bắn sượt qua tóc Lý Quảng cùng hai cao thủ khác, đem tóc của họ cắt đứt.Tốc độ của Nhạc Trọng quá mức khủng bố, ba người Lý Quảng còn chưa kịp phản ứng thì gai độc đã bắn ra, trong bọn họ chỉ có Lý Quảng miễn cưỡng nhìn thấy được động tác của Nhạc Trọng.Sau khi tiếng nổ ngừng lại, sau lưng ba người Lý Quảng tuôn đầy mồ hôi lạnh, sắc mặt trắng bệch.

Nếu vừa rồi Nhạc Trọng nhắm ngay đầu họ nổ súng, bọn họ căn bản không cách nào kịp thời né tránh.- Anh suy nghĩ thế nào?Lời nói của Nhạc Trọng như búa tạ đinh trong lòng Lý Quảng.Lý Quảng do dự một thoáng nhìn thấy nhóm người Bạch Tiểu Thắng chĩa súng vào người mình, xoay người xuống ngựa quỳ một gối trước mặt Nhạc Trọng:- Lý Quảng nguyện ý dốc sức cho thủ lĩnh!Lý Quảng vừa thần phục Nhạc Trọng liền đi tới bên cạnh hắn hỏi:- Thủ lĩnh, các vị đang định đi đâu?Nhạc Trọng đáp:- Tề Mộc huyện!Lý Quảng nghe xong trong lòng cả kinh:- Thủ lĩnh!

Bên Tề Mộc huyện có mấy vạn tang thi, lực lượng của chúng ta có phải quá bạc nhược hay không?Địa phương nội Mông Cổ hoang vắng, trước cuối thời Tề Mộc huyện có năm vạn nhân khẩu, sau cuối thời cũng có hơn bốn vạn tang thi.

Lý Quảng biết nhóm người của Nhạc Trọng rất mạnh, nhưng nếu dùng một ngàn người muốn thu phục một thị trấn có gần năm vạn thi đàn hắn thật sự không thể tin tưởng.Tang thi bình thường đích xác là rất yếu ớt, dễ dàng giết chết, nhưng cho dù là tiến hóa giả 60 cấp muốn tiêu diệt một vạn thi đàn cũng sẽ mệt mỏi đến kiệt lực.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Lý Quảng, thản nhiên nói:- Lực lượng của chúng ta đã đầy đủ!Lý Quảng trầm mặc, không dám nhiều lời.

Hắn chỉ mới kiến thức một phần thực lực mà Nhạc Trọng thể hiện ra, chỉ một phần này đã đủ tiêu diệt toàn bộ đội ngũ của hắn.

Càng không cần nói tới còn có nhóm người Bạch Tiểu Thắng có chiến lực đáng sợ như thế nào, hắn không muốn chọc tức Nhạc Trọng.Tề Mộc huyện xuất hiện trong tầm mắt nhóm người Nhạc Trọng, đó là một thị trấn có vẻ hơi lạc hậu, trong thị trấn nơi nơi đều là những con tang thi hình dạng khô héo, thân thể thối rữa, tướng mạo dữ tợn vô cùng đáng sợ.Bạch Tiểu Thắng lấy ra một miếng băng vệ sinh dính máu tươi, trực tiếp xông vào trong thị trấn, chỉ chốc lát sau lưng hắn có một đoàn tang thi chạy theo ra.Nhạc Trọng chỉ vào đoàn tang thi ra lệnh cho nhóm người Lý Quảng:- Để cho tôi xem thử thực lực của các anh đi!- Dạ!- Các huynh đệ, theo tôi lên!

Để cho thủ lĩnh biết một chút về thực lực của chúng ta!Lý Quảng hét lớn một tiếng thúc ngựa hướng thi đàn vọt tới.Mười mấy kỵ binh cũng đi theo sau Lý Quảng lớn tiếng gầm rú phóng về phía thi đàn.Nhóm kỵ binh Lý Quảng còn cách thi đàn chừng hai trăm thước liền kéo cung, từng mũi tên giống như sao băng xuyên vào bên trong thi đàn, đem từng con tang thi đinh trên mặt đất.Trong đó tài bắn cung của Lý Quảng là chuẩn xác nhất, kỹ năng của hắn gọi là Đa Trọng Tiễn, duy nhất một lần có thể bắn ra ba mũi tên, hơn nữa từng mũi bạo đầu, một lần liền miểu sát ba con tang thi.Những người còn lại tuy rằng không làm được như hắn nhưng mỗi mũi tên cũng đủ đem tang thi bắn thủng đinh trên mặt đất, thỉnh thoảng còn có thể thấy có tang thi bị cắm tên bò lên.Đúng lúc này bảy con tang thi L2 đột nhiên vọt tới, những mũi tên bắn trúng người bọn chúng đều bị đẩy bật trở ra.Thấy một màn này nhóm kỵ binh biến sắc liền thúc ngựa thối lui ra sau.Lý Quảng nhìn bảy con tang thi L2 đao thương bất nhập kia, nổi giận gầm lên một tiếng kéo mạnh dây cung, kỹ năng Bạo Liệt Tiễn phát động, hào quang chợt lóe, một mũi tên nhanh như sao băng bắn trúng đầu con tang thi L2 nổ tung, đem đầu của nó tạc đến dập nát.Lý Quảng liên tục bắn ra ba mũi Bạo Liệt Tiễn đem ba con L2 oanh rụng, trên mặt chợt tái nhợt, vội vàng thúc ngựa lui ra phía sau.- Bạch Tiểu Thắng, động thủ!Nhạc Trọng nhìn thấy nhóm kỵ binh lui ra sau liền nhìn nhóm cao thủ Bạch Tiểu Thắng ra lệnh.- Dạ!

Theo tôi lên!Bạch Tiểu Thắng cười to dẫn theo năm mươi cao thủ tinh nhuệ lập tức tiến lên.Năm mươi tiến hóa giả tinh nhuệ còn lại giơ cao súng trường hướng thi đàn bắn tỉa.Sau một trận tiếng súng vang lên rải rác, thật nhiều tang thi bị bắn vỡ đầu.

Năm mươi chiến sĩ đặc chiến không bắn trượt phát nào, mỗi phát bạo đầu, thật dễ dàng đem hơn bốn trăm con tang thi bắn chết.Năm mươi tinh nhuệ mỗi người đều chuyển chức trở thành binh lính đạt được kỹ năng thao tác súng ống, hơn nữa đều là tiến hóa giả, cấp bậc cường hóa đã vượt qua 40 cấp, mỗi người đều lĩnh ngộ kỹ năng 4 cấp chiến sĩ chi tâm, kỹ năng thao tác súng ống đã lấy được thêm +1 cường hóa.

Hiện tại họ đều là thần xạ thủ, súng trường ở trong tay họ có thể dễ dàng bạo đầu tang thi ngoài hai trăm thước.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 818: Tề Mộc Huyện! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn bốn trăm con tang thi bình thường bị giải quyết, chỉ còn lại ba mươi con tang thi tiến hóa 2.

Trác Nhã Đồng cầm lang nha bổng dài đến ba thước được cường hóa tới 5 cấp xông vào trong thi đàn, huy động lang nha bổng thật lớn đánh bạo đầu từng con tang thi.

Bạch Tiểu Thắng lại như một đạo mị ảnh nhảy vào trong thi đàn, ánh đao chớp động, dễ dàng đem từng con tang thi tiến hóa chém thành hai đoạn.Không đầy năm phút thời gian toàn bộ tang thi bị hấp dẫn đi ra đều bị mọi người dễ dàng giết chết.Lý Quảng cùng bộ hạ chứng kiến thi đàn bị họ dễ dàng xử lý, trong lòng tràn ngập kinh hãi:- Thật mạnh!

Thật sự là lợi hại.

Rốt cục bọn họ là cường giả từ nơi nào xuất hiện, làm sao có được thực lực mạnh như vậy?- Cũng may mình đầu hàng được sớm, nếu không chỉ sợ hiện tại đều trở thành một cỗ thi thể!Lý Quảng nhìn Bạch Tiểu Thắng mang binh quét sạch tang thi, trong lòng tuôn mồ hôi lạnh, vì quyết định khi trước của mình mà cảm thấy thật may mắn.Lợi dụng phương thức này Bạch Tiểu Thắng lại đem tang thi trong thị trấn dẫn dụ ra thêm hơn ngàn con giải quyết.Nhưng đột nhiên tang thi vốn bị mùi máu tươi hấp dẫn nhưng lại không còn tiếp tục đi ra, mà từ khắp bốn phương tám hướng bắt đầu hội tụ lại với nhau.Nhạc Trọng nhìn thi đàn đột nhiên giống như biến thành thông minh hơn, chậm rãi nói:- Tang thi Z hình sao?

Không nghĩ tới trong thị trấn nhỏ như vậy cũng gặp được tang thi Z hình!Lý Quảng nghe được lời nói của Nhạc Trọng, tò mò hỏi:- Tang thi Z hình?

Thủ lĩnh, cái gì là tang thi Z hình?Sự tồn tại của tang thi Z hình có thật nhiều người đều không được biết rõ ràng.

Chỉ có những thế lực từng chiến đấu với thi đàn đại quy mô mới biết được.

Lý Quảng làm độc hành hiệp tự nhiên không biết rõ có loại tang thi này tồn tại.Nhạc Trọng đáp:- Là một loại tang thi có trí tuệ có thể thống lĩnh thi đàn.

Nó có thể đem toàn bộ tang thi khác tụ họp lại, hình thành thi hải cắn nuốt hết thảy!Lý Quảng nghe vậy sắc mặt đại biến:- Cái gì?

Lại có thể đem tang thi tập hợp lại, loại năng lực như thế thật là đáng sợ!Tang thi vốn đã thập phần đáng sợ, sở dĩ nhân loại có thể ngắc ngoải cũng bởi vì tang thi không hề có trí tuệ.

Một khi tang thi có được trí tuệ, có thể đem tang thi bình thường tụ họp lại, đó quả thật là ác mộng của nhân loại.

Tang thi không có chỉ huy sẽ là con mồi của nhân loại, mà sau khi có trí tuệ nhân loại sẽ trở thành con mồi của chúng.Nhạc Trọng truyền ra mệnh lệnh:- Cấu trúc công sự ngay tại chỗ!

Tôi nghĩ nó hẳn sẽ khẩn cấp giết đi ra!Nhạc Trọng vừa hạ mệnh lệnh, những người sống sót theo mệnh lệnh của một tiến hóa giả bắt đầu xây dựng công sự đơn giản sơ sài.Thật nhiều cỗ xe được lái tới, hình thành tường vây sơ sài bằng sắt thép, đem nhiều người sống sót vây vào bên trong.

Một khi tường vây bị công phá, toàn bộ người sống sót đều phải chết trong miệng tang thi.

Mỗi người đều thập phần sợ hãi, nhưng dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng nhưng không thể không tránh né đi vào.Không bao lâu hơn ba vạn tang thi trong thị trấn hướng bên ngoài vọt ra.Số lượng tang thi nhìn qua giống như hải dương vô biên vô hạn, nhìn thấy thi hải, toàn bộ người sống sót lẫn nhóm người Lý Hải đều bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, thân hình run rẩy.Không ít người sống sót đều bị dọa đến khóc lên, không ít người quỳ trên mặt đất nguyền rủa vận mệnh của mình.- Động thủ!Nhạc Trọng nhìn thi đàn dũng mãnh xông ra, rút súng bắn đem hơn mười con tang thi trực tiếp nổ đầu.Nhóm chiến sĩ Bạch Tiểu Thắng đối mặt hơn ba vạn tang thi nhưng không chút sợ hãi, thật bình tĩnh giơ súng không ngừng bắn.Mưa đạn dày đặc rơi lên trên thi đàn, đem đầu chúng bắn bạo.

Phảng phất như có một mặt vách tường chắn ngang sự xung phong của chúng, thi đàn khổng lồ không ngừng bị bắn vỡ, tốc độ tiến tới cực kỳ chậm chạp.Nhạc Trọng cùng các tiến hóa giả công kích hiệu quả hơn cả ngàn chiến sĩ công kích rất nhiều.Đặc biệt là Nhạc Trọng, một giây hắn có thể bắn ra tám phát, đem tám con tang thi giết chết, điều này đối với hắn thập phần thoải mái.

Một khi hắn dùng hết toàn lực có thể trong một giây bắn ra mười hai phát, mỗi phát đều trúng đích.

Những chiến sĩ khác không mạnh mẽ được như hắn, một giây cũng chỉ có thể bắn được hai ba con tang thi mà thôi.Tang thi đại quân giống như chủ động xông lên cho nhóm người Nhạc Trọng giết chết.

Đương nhiên tốc độ đi lại của tang thi bình thường quá chậm cũng giúp cho nhóm người của hắn thuận lợi giết hại bọn chúng.Lý Quảng nhìn thấy thi đàn lại bị nhóm người Nhạc Trọng không ngừng giết hại càng ngày càng ít, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi:- Thật lợi hại!

Thật lợi hại!

Rốt cục bọn họ lại là ai?

Vì sao lại lợi hại như vậy?Nhóm bộ hạ của hắn nhìn thấy một màn này trong lòng đều run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng sau lưng.

Quân đội khủng bố như vậy tùy tiện đi ra một người cũng đủ đem đội ngũ bọn họ toàn tiêm, nhưng lúc trước bọn họ còn dám đến cướp bóc đội ngũ này, thật sự là đi vòng qua cửa địa ngục một lần.Viên đạn chỉ có thể tiêu diệt tang thi bình thường, một đội ngũ có năm con L3 cùng một trăm con L2 xung phong về phía trước.Hơn trăm con tang thi L2 xung phong, chẳng khác gì xe tăng phát động, năm con L3 thân cao gần bốn thước lại giống như càn quét vô địch lao tới.Nhạc Trọng nhìn thấy, đưa tay chỉ tới, kỹ năng ma viêm phát động, năm đoàn ma viêm thật lớn giống như sao băng oanh thẳng lên năm con L3 trực tiếp nổ tung.Năm con L3 bị tạc đến dập nát, thân hình thật lớn ngã trên mặt đất.Năm con L3 bị một kích của Nhạc Trọng giết chết, Bạch Cốt lại nhanh như cơn gió xông vào trong trăm con L2, gai xương bén nhọn hóa thành hung khí đoạt mạng, không ngừng bắn phá, đem từng con đâm thủng đầu, một trăm tang thi L2 thật dễ dàng bị hắn giải quyết.Tang thi tiến hóa S3, S2 tạo thành đại quân lại bị súng trường toàn bộ xử lý, với thực lực hiện tại của Nhạc Trọng, có thể dễ dàng bắt giữ quỹ tích di động của tang thi S3.

Chỉ có S4 là không thể xử lý trong vòng hai trăm thước mà thôi.Bị đội quân của Nhạc Trọng không ngừng bắn giết, hơn ba vạn tang thi đều chết hết dưới tay bọn họ.

Thi đàn bị bọn hắn dễ dàng toàn tiêm, đội ngũ của hắn phải hao tốn mất tám vạn viên đạn.Loại chiến tích khủng bố này ngày trước cũng thật khó làm được.

Từ sau khi chuyển chức trở thành binh lính, kỹ thuật bắn của họ mới tăng lên rõ rệt, hơn nữa tố chất thân thể họ mạnh mẽ nên muốn tiêu diệt ba vạn tang thi cũng giống như một lần huấn luyện tác xạ kịch liệt mà thôi.- Đi tới!Sau khi tiêu diệt ba vạn tang thi, Nhạc Trọng truyền mệnh lệnh.Bạch Tiểu Thắng mang theo năm mươi cao thủ đánh vào trong thị trấn quét sạch tang thi còn sống sót.Tiêu Lập dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng dẫn theo người sống sót đi tiêu hủy thi thể ba vạn tang thi.Nếu còn lưu lại thi thể thi đàn, sẽ gợi ra đủ loại bệnh dịch, đương nhiên chúng cũng trở thành phân bón mà thực vật biến dị thích nhất.

Chẳng qua hiện tại Nhạc Trọng cũng không có thực vật có thể đào tạo trên thảo nguyên nên lưu lại cũng không tác dụng gì.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 819: Thiên Mục Trấn. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnSau khi tiến vào thị trấn, tang thi còn sót lại đã bị tang thi Z hình suất lĩnh bỏ chạy khỏi nơi đó, vì vậy tang thi còn lưu lại cũng không nhiều.Tề Mộc huyện có tài nguyên than đá phong phú, ở trong này có vài công ty than đá lớn, toàn bộ kho hàng đều rơi vào trong tay Nhạc Trọng, để cho hắn không cần ưu sầu nguồn năng lượng.Đồng thời trong huyện thành cũng có thật nhiều áo bông, hắn phân phát cho mỗi người một bộ, ngăn cản rét lạnh.Khi áo bông rơi vào trong tay, những người sống sót đều chảy xuống nước mắt kích động.Phải biết rằng trong những thế lực khác, một bộ áo bông giá trị xa xỉ, một nữ nhân xinh đẹp phải bồi nam nhân ngủ suốt một tháng mới có được một bộ như thế.

Hiện tại Nhạc Trọng phân phát không điều kiện, làm họ vô cùng cảm kích.

Đồng thời chứng kiến đội ngũ của hắn dễ dàng xử lý hơn ba vạn con tang thi, làm cho họ càng tràn ngập kính sợ cùng tin tưởng.Khi Nhạc Trọng tuyên bố chiêu mộ chiến sĩ, mỗi người đều hào hứng báo danh, hi vọng trở thành một chiến sĩ mạnh mẽ.Trong những người sống sót, nữ nhân rất nhiều mà nam nhân lại ít.

Hắn cũng không có cách nào, chỉ có thể chiêu mộ nữ binh giao cho Trác Nhã Đồng quản lý.Làm xong một loạt an bài, hắn gọi Lý Quảng tới hỏi thăm:- Đem những thế lực thảo nguyên mà anh biết nói lại cho tôi nghe!Thảo nguyên khác với nội địa, thảo nguyên hoang vắng, lúc thế giới biến dị xác suất chạy trốn của mọi người lớn hơn.

Số lượng người sống sót cũng nhiều hơn.Hơn nữa thảo nguyên rộng lớn khôn cùng, giao thông thẳng đường, liên hệ giữa các thế lực cũng dễ dàng hơn.

Lý Quảng làm mã phỉ, vào nam ra bắc khắp thảo nguyên nên kiến thức rộng rãi, tự nhiên hiểu biết được nhiều hơn Tiêu Lập chỉ đứng trong khu tụ tập tị nạn.- Dạ, lão đại!

Theo tôi được biết trên thảo nguyên hiện tại thế lực lớn nhất chính là Hoàng Kim vương đình do Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm thống lĩnh.

Nghe nói dưới trướng của hắn có mười hai vạn hộ người Mông Cổ, ngoài ra số lượng nô lệ mỗi tộc hẳn là vượt qua ba mươi vạn.

Thế lực thứ hai là Đột Quyết đế quốc Hãn Vương Ô Nhĩ Thoát Thoát.

Dưới trướng của hắn có được một vạn tinh nhuệ Kim Lang quân, thực lực mỗi người thật hung hãn, giống như á clang.

Ngoại trừ Kim Lang quân bọn hắn còn có mười lăm vạn nô lệ trong các tộc.

Thế lực thứ ba là Mãn Châu quốc đế vương Ái Tân Giác La Huyền Chân.

Dưới trướng của bọn hắn có bát kỳ, Hán bát kỳ, số lượng lên tới tám ngàn, có mười sáu vạn nô lệ các tộc.

Ngoại trừ ba đại thế lực này, trên đại thảo nguyên còn có Hôi Lang quân, Phục Hưng quân, tiền chính phủ quân, nhân dân quân, Thiên Luân giáo, Xích Dương giáo, Nguyên Nhất giáo, Thiên Ma giáo, Hồng bang, Lam bang, Kim Lang bang, Liệt Dương bang.

Nhưng so sánh với ba đại thế lực, bọn hắn cũng không thành tựu, đều chỉ là đám quân ô hợp!Lý Quảng giải thích sự phân bố thế lực trong thảo nguyên trước mắt.- Ngưu quỷ xà thần gì cũng xuất hiện!Nhạc Trọng nghe vậy khẽ cau mày, tiếp tục hỏi:- Trong những thế lực kia chẳng lẽ không có thế lực nào do người Hán sáng lập sao?Lý Quảng thở dài, trong mắt thoáng hiện nét tiếc hận:- Không có, thế lực người Hán đấu tranh không ngớt, không thành việc gì, không đoàn kết như người Mông Cổ, Đột Quyết cùng Mãn tộc.

Nếu có thế lực có chút người Hán có vẻ xuất sắc lãnh đạo, còn chưa làm được ra hồn thì đã bị người diệt rớt.

Hôi Lang quân, Hồng bang, Lam bang, Kim Lang bang, Liệt Dương bang, Nhân Dân quân, Thiên Luân giáo những thế lực trung tiểu kia chính do người Hán sáng lập, bọn họ lại tranh đấu lẫn nhau không ngớt, làm gì tạo được lực lượng đối phó với loại địch nhân đáng sợ như Mông Cổ Vương!Nhạc Trọng suy nghĩ một lúc, hỏi:- Sau khi thế giới biến dị, hẳn còn sót lại một bộ phận bộ đội biên phòng, thế lực của họ ở đâu?Sức chiến đấu của quân đội cực mạnh, khả năng sống sót của họ hẳn phải cao nhất mới đúng.

Bên trong đại thảo nguyên hoang vắng, hẳn còn có không ít chiến sĩ biên phòng sống sót.

Sau khi lấy được quyền chưởng khống Tiến Hóa thần điện, Nhạc Trọng có thể nhanh chóng đạt được một số lớn binh lính có sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn hi vọng có được chiến sĩ quân đội chính quy trước cuối thời gia nhập.

Dù sao kỹ năng chiến đấu thì có thể lợi dụng Thần Ma hệ thống cường hóa, nhưng ý thức phục tùng cùng kinh nghiệm chiến đấu thì Thần Ma hệ thống không thể làm được.Lý Quảng nghĩ nghĩ một chút nói:- Bộ đội biên phòng?

Bọn hắn đã phân tách thành từng bộ phận, có bộ phận tự mình chiếm núi làm vua, sáng lập căn cứ người sống sót.

Một bộ phận bị Mãn Châu quốc hấp thu về, còn sót lại một bộ phận trở thành Nhân Dân quân ở lại trong Hô Diên trấn bảo hộ tám trăm người sống sót, những bộ phận khác thì bị các thế lực hấp thu đi!Quân nhân cũng là người, họ cũng có tư tưởng cùng dục vọng của chính mình.

Sau cuối thời có quân nhân vẫn kiên trì lý tưởng cùng quan niệm của chính mình, nhưng cũng có quân nhân nhanh chóng sa đọa biến chất, trở thành tay đấm của người khác.Nhạc Trọng hỏi:- Thế lực người Hán lớn nhất kề bên này là ai?Lý Quảng liền đáp:- Liệt Dương bang, bang phái này có bảy ngàn dân cư, đại bộ phận là người Hán.

Nơi ở của bọn hắn nằm tại phía bắc Tề Mộc huyện chừng 40km, tên là Thiên Mục trấn!Lý Quảng làm mã phỉ trên thảo nguyên, chẳng khác gì địa đầu xà nơi này, nơi cư trú của rất nhiều thế lực nằm chỗ nào hắn đều biết.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, lạnh lùng nói:- Tốt lắm!

Mục tiêu kế tiếp của chúng ta chính là Liệt Dương bang!Nếu Nhạc Trọng muốn sáng lập một phân căn cứ trong thảo nguyên, nhất định phải lấy được thật nhiều nhân khẩu.

Liệt Dương bang không thù không oán gì với hắn, nhưng bọn họ có được thật nhiều dân cư chính là mục tiêu của hắn.Trong cuối thời mạng người tiện như con kiến, cường giả có thể tùy tiện giết chết sinh mạng của kẻ yếu.

Nhưng nhân khẩu lại thập phần trân quý, không có nhân lực thì nhà xưởng không thể hoạt động, súng ống đạn dược không thể sản xuất, quần áo đệm chăn không thể chế tạo, ngành nghiên cứu không thể phát triển.Nghỉ ngơi chỉnh đốn một ngày sau, Nhạc Trọng lưu lại Trác Nhã Đồng cùng hai mươi tiến hóa giả trong Tề Mộc huyện tiến hành huấn luyện cho những chiến sĩ mới chiêu mộ.

Bản thân hắn mang theo Bạch Tiểu Thắng cùng Thiên Cung Anh bọn họ tiến quân về hướng Thiên Mục trấn.Bên ngoài Thiên Mục trấn vây quanh một tầng hàng rào bằng gỗ, trong trấn dùng xi măng xây lên công sự phòng ngự, từng họng súng tối om vươn ra ngoài thủ vệ từng lối vào trong trấn.

Chung quanh hàng rào gỗ xây dựng những tòa tháp nhìn ra phương xa, bên trên có chiến sĩ đứng canh gác.

Cả trấn nhỏ phòng ngự sâm nghiêm, hệ thống phòng ngự vòng vòng đan xen, nếu muốn tấn công mà không có trọng pháo thật khó chiếm lĩnh.Nhạc Trọng từ rất xa nhìn xuống công sự phòng ngự trong trấn thoáng cau mày.

Tuy rằng hắn mang theo tám mươi tiến hóa giả nhưng nếu muốn tiến công công sự thành lũy kiểu như vậy cũng khá khó khăn.Bị mưa bom bão đạn rậm rạp công kích, nhưng có được thân thể cứng rắn như sắt thép thì hắn không sợ, nhưng bộ hạ lại không có được năng lực của hắn, cũng sẽ bị những viên đạn giết chết.

Những tinh nhuệ này theo hắn chinh chiến tại Nhật Bản, tại Indo, hắn thật không muốn bọn họ bị hi sinh tại nơi này.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 820: Thiên Mục Trấn. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLý Quảng thoáng do dự lại nhìn Nhạc Trọng nói:- Thủ lĩnh!

Tôi có chút giao tình với bang chủ Tây Môn Liệt của Liệt Dương bang, hắn luôn muốn mời chào tôi dốc sức cho hắn.

Chúng ta có thể lợi dụng điểm này trà trộn vào, nhưng bọn hắn khống chế rất nghiêm, nếu chúng ta muốn chui vào chỉ sợ không thể hơn mười người, vũ khí cũng sẽ bị tịch thu!Hai mắt Nhạc Trọng tỏa sáng lộ nụ cười:- Tốt!

Mang tôi đi vào!

Lý Quảng, chỉ cần mang được tôi đi vào, tính anh lập công lớn!Lấy thực lực của Nhạc Trọng một khi tiến vào Thiên Mục trấn chẳng khác gì Tôn Ngộ Không chui vào trong bụng yêu quái, muốn làm gì thì làm.

Thực lực của hắn vốn mạnh mẽ, nếu tập kích bất ngờ thậm chí có thể miểu sát tiến hóa giả như quỷ thần đứng đầu Cao Thiên Nguyên.

Cho dù trong Liệt Dương bang cao thủ nhiều như mây, Nhạc Trọng cũng nắm chắc có thể giết đi ra.Lý Quảng chọn vài bộ hạ, mang theo Nhạc Trọng cùng Thiên Cung Anh đi về Thiên Mục trấn.Ngay lối vào Thiên Mục trấn, sáu gã chiến sĩ dùng súng ngăn cản nhóm người Lý Quảng, quát lớn:- Người đến dừng bước!

Các người là ai?Sáu gã chiến sĩ vừa ngăn cản Lý Quảng nhưng ánh mắt đã rơi lên người Thiên Cung Anh.

Thiên Cung Anh xinh đẹp tuyệt mỹ, dáng người gợi cảm như lửa, đồng thời còn tràn ngập khí tức mỹ nữ phương đông, mỹ nhân như vậy cũng ít gặp được trong thảo nguyên.Lý Quảng cao giọng nói:- Tôi là Thần Tiễn Lý Quảng, là bạn của bang chủ Tây Môn Liệt!

Hôm nay muốn tới bái phỏng Tây Môn bang chủ, anh đi thông truyền một tiếng!- Chờ một chút!Một gã chiến sĩ nói, sau đó nhanh chóng đi vào bên trong.Năm tên chiến sĩ còn lại nhìn chằm chằm Thiên Cung Anh với ánh mắt tham lam lẫn dục vọng, nhưng bọn hắn cũng không làm ra động tác gì quá phận.Trong cuối thời có nhiều cường giả tính tình vui giận bất thường, nếu miệng không kín ba hoa một câu chỉ sợ lập tức bị đối phương giết chết.

Nếu cường giả trực tiếp bỏ chạy, những chiến sĩ canh cửa có chết cũng chỉ xem như oan mạng.Một gã trung niên đầu trọc, đôi mắt có chút phù thũng mặc âu phục mang theo dáng tươi cười sang sảng đi tới trước người Lý Quảng, sau đó ánh mắt rơi lên người Thiên Cung Anh đứng gần bên:- Lý Quảng huynh đệ!

Cơn gió nào thổi chú tới đây?

Vị này là?Về phần Nhạc Trọng tên trung niên cũng không hề liếc mắt nhìn tới.Lý Quảng nhìn hắn cười nói:- Trần trưởng lão, đây là Thiên Cung Anh, nàng là bộ hạ mà tôi mới thu nhận.

Thiên Cung Anh, còn không ra mắt Trần trưởng lão!Gương mặt Thiên Cung Anh không chút thay đổi lãnh đạm nói:- Chào Trần trưởng lão!Trong mắt Trần Phong Hóa hiện lên dâm quang liên tục nói:- Tốt!

Tốt!Nữ nhân xinh đẹp hơn Thiên Cung Anh hắn cũng từng nhìn thấy vài người, nhưng những nữ nhân kia lại không có dáng người gợi cảm như Thiên Cung Anh, đặc biệt bộ ngực cơ hồ muốn bung ra khỏi áo của nàng càng làm hắn thèm nhỏ dãi.Trần Phong Hóa nhìn Thiên Cung Anh chằm chằm không dời mắt có chút mất hồn mất vía nói:- Lý Quảng, lần này chú tới đây là muốn gia nhập Liệt Dương bang hay sao?Thiên Cung Anh cảm nhận được ánh mắt dâm đãng của Trần Phong Hóa nhìn chằm chằm vào ngực mình, trong mắt thoáng hiện vẻ chán ghét, nàng rất ác cảm với tên trung niên đứng trước mặt.Trong mắt Lý Quảng chợt lóe tinh quang:- Lần này tôi đến là muốn nói chuyện với Tây Môn bang chủ một chút.

Nếu được tôi nguyện ý gia nhập Liệt Dương bang!Đúng lúc này hơn mười nam tử từ một bên đi ra.Kẻ cầm đầu là một nam tử chừng hai mươi bảy hai mươi tám mày kiếm mắt sáng, tướng mạo anh tuấn, diện mạo bất phàm nhìn Lý Quảng, thập phần khắc bạc nói:- Đây không phải Lý Quảng sao?

Mã phỉ như mày cũng có tư cách tới tham gia sự kiện như vậy?

Đầu óc của Tây Môn Liệt có phải là bị nước vào hay không?Lý Quảng lạnh lùng cười châm biếm lại:- Tao là mã phỉ thì thế nào?

Tao là mã phỉ, ít nhất cũng là đầu lĩnh mã phỉ.

Hoàng Khởi Sơn ngươi lại là vật gì?

Nếu không có bang chủ Hồng bang Hoàng Học Di cha của mày bảo hộ, con mẹ nó mày đã sớm bị người kéo xuống bán mông!

Cha của mày phỏng chừng cũng không còn sống được bao lâu, chờ sau khi cha của mày chết, lão tử nhất định hảo hảo chơi đùa mông non của mày!Lý Quảng xuất thân đường phố, nói chuyện thô tục ác độc, một câu mắng đến mức Hoàng Khởi Sơn đỏ bừng giận dữ.Hai mắt Hoàng Khởi Sơn đỏ đậm lớn tiếng rít gào:- Lên cho tao, đánh chết hắn!

Đánh chết tao phụ trách!Hơn mười người đứng sau lưng Hoàng Khởi Sơn chợt rục rịch, muốn tiến lên động thủ.Lúc này Lý Quảng lui về phía sau nhìn Trần Phong Hóa lộ ra vẻ dữ tợn nói:- Trần trưởng lão, bọn hắn muốn động thủ ngay trên địa bàn của ông.

Nếu ông còn không ra tay ngăn cấm, lão tử phải hạ thủ lấy mạng của bọn hắn!Trần Phong Hóa biết loại côn đồ liều mạng như Lý Quảng nếu thật sự nổi điên giết chết Hoàng Khởi Sơn đến lúc đó kẻ gặp phiền toái chỉ là hắn, hắn đành ra mặt ngăn cản lại:- Dừng tay!Chứng kiến Trần Phong Hóa ra mặt, Hoàng Khởi Sơn bình tĩnh lại, oán độc liếc mắt nhìn Lý Quảng hung tợn nói:- Lý Quảng mày có dũng khí, thì cứ chờ xem!

Chúng ta đi!Dứt lời nhóm người Hoàng Khởi Sơn lập tức rời đi.

Nơi này là địa bàn của Liệt Dương bang, một khi phát sinh xung đột có hại chỉ là bọn hắn.Lý Quảng nhìn Trần Phong Hóa hỏi:- Trần trưởng lão, sự kiện trong miệng tên tiểu tử Hoàng Khởi Sơn là chuyện gì?

Còn nữa, tên tiểu tử kia làm sao dám chạy tới nơi này?- Lý Quảng, chú cũng thập phần rõ ràng.

Ở trong thảo nguyên người Hán chúng ta bị vây trong hoàn cảnh xấu tuyệt đối.

Hoàng Kim vương đình, Kim Lang bang, Mãn Châu đế quốc luôn công phạt những khu tụ tập do người Hán chúng ta xây dựng, đem người Hán bắt về làm nô lệ hầu hạ cho bọn hắn!- Vì thay đổi loại tình huống này, cải thiện hoàn cảnh sinh tồn của người Hán chúng ta, Tây Môn bang chủ hùng tài đại lược, quyết định vứt bỏ hết thảy thành kiến, thành lập một thế lực liên minh do người Hán lãnh đạo, đem thế lực người Hán chỉnh hợp lại, chống cự Hoàng Kim vương đình, Kim Lang quân bọn hắn.

Chú tới thật vừa lúc, ngày mai chính là ngày mời dự họp liên minh đại hội.

Bang chủ tài trí mưu lược kiệt xuất, vô số anh hùng hào kiệt từ phương xa chạy tới tham gia đại hội lần này, hiện tại chú gia nhập Liệt Dương bang rất đúng lúc.

Một khi Tây Môn bang chủ thống nhất cả nước, chú xem như là người có công lớn!Trần Phong Hóa khuyên nhủ.Nhạc Trọng nghe vậy thầm nghĩ trong lòng:- Đại hội liên minh?

Có sự kiện như vậy?

Xem ra Tây Môn Liệt thật có bổn sự, còn có thể kéo ra được một liên minh như thế!Chỉnh hợp thế lực người Hán sáng lập ra một liên minh, ý tưởng này đích xác không sai.

Nếu có thể chân chính đem thế lực người Hán trong thảo nguyên chỉnh hợp, tuyệt đối sẽ không kém hơn thế lực của Hoàng Kim vương đình.Chẳng qua Nhạc Trọng cũng không xem trọng liên minh này, dù sao là người đều có lòng riêng, không ai muốn đem lực lượng võ trang trong tay mình giao cho người khác.Trần Phong Hóa đem nhóm người Lý Quảng an bài vào trong một tòa biệt thự mới rời đi.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 821: Triệu Tĩnh Lôi.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLý Quảng nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Thủ lĩnh, chiều nay Trần Phong Hóa muốn dẫn tôi đi gặp Tây Môn Liệt.

Hiện tay động thủ sao?Nhạc Trọng nói:- Không!

Hoãn lại kế hoạch, ngày mai hãy phát động.

Anh đi nói chuyện với Tây Môn Liệt, sau đó thuận thế gia nhập Liệt Dương bang.

Tôi đi ra ngoài dạo một vòng, quan sát địa hình một chút!Tây Môn Liệt tổ chức đại hội liên minh, Nhạc Trọng cũng muốn nhân cơ hội lợi dụng đại hội kia làm chút chuyện cho mình.Lý Quảng đáp:- Dạ!Thiên Cung Anh quá mức xinh đẹp, vì không muốn gây ra thêm phiền toái nên Nhạc Trọng để cho nàng ở lại trong phòng, bản thân hắn thì đi ra ngoài.Nhạc Trọng đi trên đường phố lẳng lặng quan sát hết thảy tình hình trong Thiên Mục trấn.

Nơi này cũng giống như những thị trấn mà Nhạc Trọng từng nhìn thấy trong cuối thời, tùy ý có thể thấy được những người sống sót quần áo rách rưới, xanh xao vàng vọt, ngồi bất động chờ chết.Bên trong trấn ngoại trừ các chiến sĩ đi lại, chỉ có vài nơi giao dịch sơ sài dùng vật đổi vật, thoạt nhìn cực kỳ nguyên thủy, cả thị trấn không khí trầm lặng, không hề có một tia sức sống.- Tây Môn Liệt không có tài năng thống trị một thị trấn, cũng không phải một người thống trị đủ tư cách!Nhạc Trọng nhìn đủ loại cảnh tượng trong trấn, làm ra đánh giá đối với bang chủ Liệt Dương bang Tây Môn Liệt.Cũng giống như thật nhiều người thống trị trong cuối thời, Tây Môn Liệt cũng bị vấn đề lương thực quấy nhiễu, đồng thời hắn cũng giống như những đầu lĩnh khác đem lương thực cung cấp cho quân đội cùng người ủng hộ hắn.

Những người dân bình thường bị bọn hắn bỏ qua, hoặc sử dụng như nô lệ.

Chỗ tốt khi làm như vậy chính là có thể tiết kiệm được vật tư tới mức thấp nhất, mà chỗ tệ chính là không khí trong thế lực biến thành trầm lặng, không hề có chút sức sống, toàn bộ vật tư hoàn toàn dựa vào di sản trước cuối thời, không có sản xuất, một khi di sản hao hết thế lực này nhất định sẽ hủy diệt.- Đại gia, đến một lần đi!

Nửa bánh mỳ, nửa bánh mỳ tôi sẽ cho ngài được thích thú!- Một bao mì ăn liền, chỉ một bao mì ăn liền tôi sẽ bồi ngài một buổi tối.

Ngài muốn chơi như thế nào thì chơi, phía trước phía sau tùy tiện ngài chơi…- …Ở trong một ngõ ngách gần bên chỗ giao dịch, một đám nữ nhân bốc ra mùi tanh tưởi không biết có bao nhiêu ngày không được tắm rửa vây quanh hướng Nhạc Trọng đẩy mạnh tiêu thụ lên chính bản thân mình.Gương mặt Nhạc Trọng không chút thay đổi đi ngang qua các nàng, tuy rằng hắn đồng tình những người này nhưng hiện tại hắn còn chưa có năng lực đem người cứu vớt.Đột nhiên một nhóm trẻ con như ong vỡ tổ xông về một phương hướng.Nhạc Trọng nhìn theo phương hướng kia, chỉ thấy nơi đó có một cô gái chừng mười lăm mười sáu tuổi có mái tóc dài màu đen như thác nước buông xõa, da thịt trắng nõn như tuyết, giống như tinh linh từ tiên cảnh đi tới mang theo nụ cười thánh khiết đem một ít bánh mỳ đưa cho những đứa bé kia.Một thiếu niên khoảng mười lăm mười sáu tuổi mặc bì giáp màu đen, cầm một thanh đại loan đao, dáng người trung đẳng, tướng mạo thanh tú oán trách nói:- Lôi Lôi, đây là thực vật mà chúng ta thật vất vả lấy về trong trấn nhỏ, làm sao cô lại tùy tiện phân phát cho đám tiểu quỷ này.

Chẳng lẽ cô đã quên chúng ta khổ cực thế nào mới lấy được thực vật sao?

A Tân thiếu chút nữa đã chết trong miệng con tang thi L3 ở trong trấn đó.

Hiện tại Hoàng Kim vương đình, Mãn Châu đế quốc, Kim Lang quân nơi nơi khuếch trương, chúng ta càng ngày càng khó tìm được thực vật!- Trương Anh, tôi đã nói qua bao nhiêu lần, đừng gọi tôi là Lôi Lôi, gọi tên đầy đủ Triệu Tĩnh Lôi!Cô gái xinh đẹp như tinh linh nhíu mày, sau đó thở dài nói:- Tôi cũng biết càng ngày càng khó tìm được thực vật, nhưng nếu tôi không phân cho bọn trẻ, chỉ sợ bọn nhỏ sẽ bị đói chết.

Hơn nữa đây là phần thực vật của tôi, tôi đem phân cho bọn nhỏ cũng không có vấn đề gì đi!Trương Anh nghe được lời nói của Triệu Tĩnh Lôi, khẽ cắn môi, đôi tay siết chặt, gắt gao nhìn nàng chằm chằm.

Hắn thích Triệu Tĩnh Lôi đã lâu, nhưng nàng lại thật xa cách với hắn, điều này làm trong lòng hắn thập phần khó chịu.Một thiếu nữ buộc tóc đuôi ngựa, trên mặt có vài hột mụn, da thịt trắng nõn, ánh mắt thật to, bộ dạng có chút khả ái tiến lên hòa giải:- Lôi Lôi, cô cũng đừng trách Trương Anh, hắn chỉ là lo lắng cho cô!Bên người Triệu Tĩnh Lôi còn có chín thiếu niên nam nữ vây quanh điều giải cho hai người.- Anh nhìn cái gì vậy?

Còn nhìn coi chừng tôi móc mắt của anh xuống!Trương Anh đột nhiên nhìn thấy Nhạc Trọng đang đưa mắt xem bên này, một cỗ lửa giận vô hình nảy lên trong lòng hắn, liền giống như một con sư tử phẫn nộ hướng Nhạc Trọng lớn tiếng quát.Người mình thầm mến đã lâu lại trực tiếp cự tuyệt chính mình, điều này làm trong lòng Trương Anh bực tức không nói nên lời, hiện tại hắn đem toàn bộ lửa giận phát tiết với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn Trương Anh khẽ lắc đầu, xoay người định rời đi.Trên thực tế hắn cũng không đồng ý hành vi của Triệu Tĩnh Lôi.

Trong cuối thời lương thực thập phần trân quý, tùy tiện đem thực vật phân chia cho người khác nếu đợi tới khi đội ngũ cần thực vật, làm sao bây giờ?

Nhưng việc không liên quan đến mình, Nhạc Trọng cũng không có tâm tư để ý tới mấy thiếu niên trẻ nít kia.- Mẹ nó!

Mày tìm đánh có phải hay không!Trương Anh nhìn thấy Nhạc Trọng lắc đầu rời khỏi, cỗ lửa giận càng thêm mãnh liệt, tiến lên một bước dài dùng tốc độ gấp mười một lần người thường nhanh chóng vọt tới sau lưng Nhạc Trọng, hung hăng một quyền oanh thẳng vào lưng của hắn.Triệu Tĩnh Lôi không nghĩ tới Trương Anh lại xuất thủ đánh Nhạc Trọng, gương mặt nàng biến sắc lớn tiếng kêu lên:- Dừng tay!

Trương Anh!Nhạc Trọng xoay người duỗi tay trực tiếp bắt lấy đầu Trương Anh, trong mắt chợt lóe hàn quang, đem thân thể Trương Anh giống như rác rưởi ném thẳng lên vách tường:- Thật là!

Tiểu quỷ bây giờ sao cả đám đều là bộ dáng quỷ thế này, rõ ràng để cho tao tiễn mày xuống địa ngục sum họp cùng người nhà của mày tốt lắm, thuận tiện cho người nhà mày ở trong địa ngục dạy dỗ mày!Trương Anh như viên đạn pháo hung hăng đánh vào vách tường, oa một tiếng hộc ra ngụm máu tươi, mặt như giấy vàng, liên tục ho ra máu.- Mày đang làm gì đó?

Dám tổn thương bạn học của chúng ta!

Muốn chết có phải hay không!Hai tiểu quỷ một cao một thấp cầm cốt nhận trong tay hướng Nhạc Trọng phẫn nộ rống to, phát động kỹ năng Phong Giảo Nhận, hai người như cơn gió xoáy, cốt nhận trong tay mang theo quỹ tích huyền ảo đâm về hướng Nhạc Trọng.Hai tiểu quỷ đều là tiến hóa giả, kỹ năng cũng đã cường hóa ba lượt, hai người liên thủ phát động kỹ năng thậm chí có thể đem tiến hóa giả 50 cấp miểu sát.- Cút!Ngay lúc hai tiểu quỷ vừa mới đến gần Nhạc Trọng liền bị hắn đá ra hai cước oanh lên bụng, lực lượng khủng bố bùng nổ, hai gã thiếu niên phun ra ngụm máu tươi ngã trên mặt đất.Lúc này tốc độ của Nhạc Trọng đã gấp hai mươi lăm lần người thường, áp đảo cả tiến hóa giả nhanh nhẹn hệ, hơn nữa kinh nghiệm chiến đấu của hắn cực kỳ phong phú, không cần dùng kỹ năng cũng có thể đánh hai gã thiếu niên bị thương nặng.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 822: Kim Lang Kỵ! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Trương Anh!Cô gái mắt to buộc tóc đuôi ngựa nhìn thấy Trương Anh hộc máu sắc mặt liền tái nhợt, nàng bước tới một bước, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh biến mất, ngay sau đó xuất hiện bên cạnh Trương Anh.

Kỹ năng của nàng là Thiểm Thước 3 cấp thập phần thưa thớt, nàng đã cường hóa suốt ba lần, có thể nháy mắt xuất hiện trong địa phương phạm vi hai mươi thước.- Mau dẫn hắn đi!

Để tôi ngăn chặn hắn!Triệu Tĩnh Lôi thấy được sự khủng bố của Nhạc Trọng sắc mặt liền đại biến, nàng rút ra hai thanh loan đao màu bạc, giống như ảo ảnh đột nhiên xuất hiện trước mặt Nhạc Trọng, loan đao lướt qua với quỹ tích vô cùng xảo quyệt bổ tới.- Tốc độ thật nhanh!

Nàng là tiến hóa giả nhanh nhẹn hệ!Đối mặt một đao khủng bố của Triệu Tĩnh Lôi, Nhạc Trọng rốt cục bị bức bách phải rút Ngạc Nha ngăn chặn loan đao của nàng.Ba đao giao kích, một cỗ lực lượng kỳ dị từ trên loan đao truyền đến suýt chút nữa đánh văng Ngạc Nha của hắn.Sau một kích, loan đao của Triệu Tĩnh Lôi hóa thành cơn gió lốc màu bạc bao phủ Nhạc Trọng.- Thật là lợi hại!

Cô bé này chỉ sợ đã có thực lực quỷ thần nhất cấp của Cao Thiên Nguyên!Nhanh nhẹn của Nhạc Trọng đã trải qua vô số lần cường hóa, so với Triệu Tĩnh Lôi còn mạnh hơn một bậc, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.

Tiến hóa giả bình thường chỉ cần một chiêu sẽ bị hắn đánh bại.

Nhưng khi hắn giao chiến với Triệu Tĩnh Lôi giống như bị nàng mơ hồ áp chế, đao pháp không thể hoàn toàn thi triển, Ngạc Nha không ngừng bị hấp xả khiến cho hắn vô cùng khó chịu.Một cô bé thập phần thanh tú đeo kính mắt cắn răng phát động kỹ năng thao túng trọng lực đánh về phía Nhạc Trọng, một cỗ trọng lực cường đại liền bao phủ thân thể hắn khiến hành động của hắn hơi chậm lại.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang lạnh lùng trừng mắt nhìn cô bé kia.Cô bé thanh tú bị Nhạc Trọng trừng mắt, giống như bị một đầu mãnh thú khủng bố theo dõi, trong mắt nàng chợt hoảng hốt, không tự chủ được lui ra sau mấy bước.Triệu Tĩnh Lôi thấy thế vẻ mặt kinh hãi lớn tiếng kêu lên:- Đừng, Điền Điền!

Chạy mau!Triệu Tĩnh Lôi áp chế Nhạc Trọng phải dùng hết toàn lực.

Sở dĩ nàng có thể làm được hoàn toàn nhờ vào nàng thức tỉnh kỹ năng Thiên Ma đao pháp 2 cấp.

Nếu nàng không dùng kỹ năng, Nhạc Trọng chỉ dùng một đao đủ chém giết nàng.

Nàng giao thủ với hắn có thể rõ ràng cảm giác được thực lực sâu không tưởng tượng của hắn.Triệu Tĩnh Lôi vừa dứt lời, thân hình Nhạc Trọng chợt lóe nháy mắt rời khỏi cuộc chiến, một quyền oanh lên bụng cô bé đeo kính kia.Cô bé đeo kính cuộn tròn thân thể trọng thương ngã trên mặt đất, vài thiếu niên nam nữ còn lại trong mắt tràn ngập kinh hãi nhìn Nhạc Trọng, bật lui ra sau mấy bước.Trong mắt Triệu Tĩnh Lôi hiện lên vẻ điên cuồng, giống như phát điên vung đao mang theo cỗ lực kéo kỳ dị hướng Nhạc Trọng bổ xuống:- Mọi người chạy mau!- Thực lực không tệ!

Đáng tiếc ánh mắt quá kém!Nhạc Trọng phát động kỹ năng thao túng trọng lực, một đạo trọng lực cường đại bao phủ thân thể Triệu Tĩnh Lôi khiến cơ thể nàng trầm xuống.Ngay sau đó Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ tăng lên tới cực hạn, hắn nhẹ nhàng lách người tránh khỏi một đao của Triệu Tĩnh Lôi, tay phải nhanh như sao băng bóp lấy cổ họng của nàng lạnh lùng nói:- Buông đao!Sắc mặt Triệu Tĩnh Lôi biến thành tái nhợt, nắm chặt loan đao màu bạc trong tay không chịu buông ra.

Một thân bổn sự của nàng đều nằm trên thân đao, nếu mất đi song đao lực chiến đấu của nàng bị suy giảm ít nhất bảy thành.- Lôi Lôi!- Lôi Lôi tỷ!- Buông ra Lôi Lôi tỷ!- …Hơn mười thiếu niên nam nữ nhìn thấy Nhạc Trọng bắt giữ Triệu Tĩnh Lôi liền lớn tiếng kêu to.Nhạc Trọng siết cổ Triệu Tĩnh Lôi, thanh âm mang theo sát khí tràn ngập:- Tôi đã hạ thủ lưu tình.

Nếu cô còn không buông tha chống cự, cô cùng bạn của cô hôm nay không thể sống sót rời khỏi nơi này!- Đừng thương tổn bạn của tôi!Sắc mặt Triệu Tĩnh Lôi đại biến rốt cục buông song đao xuống đất.Nhạc Trọng thấy nàng buông đao, lúc này mới buông lỏng tay khỏi cổ họng nàng.Nhạc Trọng nhìn nhóm thiếu niên nam nữ, Độc Thứ xuất hiện trên tay hắn:- Tôi sẽ nói thẳng!

Các tiểu quỷ, tôi thật thưởng thức thực lực của các người.

Trả giá cho sự mạo phạm đối với tôi, các người phải dốc sức làm việc cho tôi hai năm.

Sau hai năm, các người có thể tự do rời đi!Trên gương mặt tái nhợt của Triệu Tĩnh Lôi rốt cục hiện tia huyết sắc:- Hôm nay chúng tôi mạo phạm ngài, hết sức xin lỗi.

Thỉnh hỏi chúng tôi còn đường lựa chọn nào khác không?

Chúng tôi nguyện ý giúp ngài tìm kiếm lương thực làm bồi thường!Nhạc Trọng đem Độc Thứ chỉ vào cô bé đeo kính đang cuộn tròn đau đớn lạnh băng bức bách:- Không được!

Làm việc cho tôi hai năm, hoặc là chết ở chỗ này, các cô chọn một đi!Thực lực của Triệu Tĩnh Lôi mạnh mẽ, Nhạc Trọng không hi vọng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn trong đại hội liên minh ngày mai.Triệu Tĩnh Lôi cắn răng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, ánh mắt trong suốt đầy vẻ chính khí nghiêm túc nói:- Được!

Tôi đáp ứng anh.

Nhưng tôi nói trước, tôi sẽ không làm chuyện hung ác tàn nhẫn trái lương tâm.

Không cho anh đụng tới bạn của tôi, phải cam đoan nhân thân an toàn của bọn họ, cung cấp thực vật không được cắt xén!Bên trong cuối thời trật tự hỏng mất, đạo đức tiêu vong, có thể nhìn thấy một ánh mắt không bị ô nhiễm trong lòng Nhạc Trọng cũng không nhịn được thoáng dao động, ngoại lệ đáp ứng thỉnh cầu của Triệu Tĩnh Lôi, còn đem vài bao dược vật cứu mạng thảo ném cho nàng, nói:- Được, cùng tôi rời đi!

Đây là thuốc trị thương rất tốt, cho bạn của cô ăn vào đi, có thể cho bọn hắn khỏi hẳn nhanh hơn!Triệu Tĩnh Lôi nhặt mấy bao dược vật lên, thoáng có chút do dự bỏ vào người.

Nàng không dám đem dược vật không rõ lai lịch kia cho bạn của mình dùng, tuy rằng nàng thiện lương nhưng không phải kẻ đần.Một cô gái mặt tròn đề nghị với nàng:- Lôi Lôi tỷ, nếu không chúng ta trốn đi!

Hắn chưa chắc có thể đuổi theo chúng ta!Những thiếu niên nam nữ còn lại đều nhìn nàng chờ đợi nàng quyết định.

Trước cuối thời họ là bạn học chung trường, sau cuối thời mới tụ tập cùng nhau.

Nếu không phải Triệu Tĩnh Lôi thức tỉnh trở thành tiến hóa giả, bọn họ không biết phải chết bao nhiêu lần, vì vậy vô cùng tin phục đối với nàng.Triệu Tĩnh Lôi nhặt lên loan đao, nhìn bóng lưng Nhạc Trọng liếc mắt, thoáng do dự lắc đầu nói:- Không được!

Chúng ta đi theo hắn nhìn xem trước đã.

Trương Anh, Lôi Thiết, Triệu Nghĩa, Điền Điền đều đã bị thương, phải tìm một chỗ đặt chân, nghỉ ngơi thật tốt mới được!Triệu Tĩnh Lôi vừa lên tiếng, những thiếu niên nam nữ khác cũng không tiếp tục kiên trì, đi theo sau Nhạc Trọng quay về trong biệt thự.- Cô gái thật xinh đẹp!Vừa vào biệt thự, nhóm người Triệu Tĩnh Lôi liền nhìn thấy Thiên Cung Anh, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.Triệu Tĩnh Lôi nhìn thấy Thiên Cung Anh trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng lại mang theo vẻ đề phòng:- Người kia tuyệt đối là sắc lang!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 823: Kim Lang Kỵ! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThiên Cung Anh liếc mắt nhìn nhóm người mới đi vào, sắc mặt không chút thay đổi, yên lặng cầm một quyển sách giáo khoa Trung văn tự mình đọc lấy.Cao Thiên Nguyên không muốn dùng trực thăng võ trang làm tiền chuộc Thiên Cung Anh, trong nội tâm nàng vô cùng ảm đạm, sau khi bị Nhạc Trọng mang về Hoa Hạ đã được hắn đưa đến trường học Trung văn.

Mất đi cột trụ tín ngưỡng Thiên Cung Anh liền bắt đầu học tập tiếng Hoa Hạ đồng thời chờ mệnh lệnh của Nhạc Trọng mà hành động.Nhạc Trọng cũng không bắt buộc Thiên Cung Anh làm những chuyện gì, không buộc nàng đi làm chuyện mà nàng không thích, hơn nữa cũng đưa đủ sự tôn trọng cho nàng.

Để báo đáp lại mặc dù Thiên Cung Anh không minh xác tỏ thái độ dốc sức cho hắn, nhưng yên lặng hoàn thành mệnh lệnh của hắn.Biệt thự mà Trần Phong Hóa an bài cho họ khá lớn.

Triệu Tĩnh Lôi tìm một căn phòng nhỏ vào ở, chiếu cố những người bạn bị Nhạc Trọng đánh trọng thương.Không bao lâu Lý Quảng quay về biệt thự, đi tới trước mặt Nhạc Trọng.Lý Quảng nhìn hắn cung kính nói:- Thủ lĩnh, dựa theo phân phó của ngài tôi đã đáp ứng Tây Môn Liệt gia nhập Liệt Dương bang.

Hắn còn tặng một mỹ nữ tới mượn sức thuộc hạ.

Thuộc hạ không dám chối từ nên đã nhận mỹ nữ kia, xin thủ lĩnh thứ tội!Lý Quảng cũng là một tiến hóa giả 42 cấp, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, dưới trướng còn mấy chục bộ hạ tinh anh, trong thảo nguyên cũng được xem là một cỗ lực lượng không nhỏ.Nhạc Trọng mỉm cười trấn an nói:- Có đáng là gì?

Nếu hắn tặng anh thì là người của anh.

Người làm việc cho tôi thì tôi tuyệt đối sẽ không để cho người đó có hại!Lý Quảng mừng rỡ nói:- Tạ thủ lĩnh!Trên thế giới có đủ loại người, có thủ lĩnh vô cùng keo kiệt, toàn bộ thứ tốt của bộ hạ đều muốn chiếm đoạt, người như vậy không có ai thật lòng nguyện ý đi theo.Nhạc Trọng cùng Lý Quảng thương nghị thêm một lát mới tán đi.Tận sâu trong thảo nguyên mờ mịt, trong một lều lớn trên nóc là một hoàng quan màu vàng rực rỡ, một gã trung niên mặc hoàng bào, dáng người khôi ngô, trên mặt có dấu sẹo đao thật dài, mũi ưng mắt lang, diện mạo bất phàm đang ngồi trên vương tọa, mười mấy nam tử xếp thành hai hàng cung kính đứng bên dưới.Người trung niên kia chính là Hãn Vương Ô Nhĩ Thoát Thoát của Đột Quyết đế quốc.

Trước cuối thời hắn chính là một thành viên phần tử phân liệt Đông Đột Quyết.Sau cuối thời khi Ô Nhĩ Thoát Thoát trở thành tiến hóa giả, nhanh chóng thu thập thế lực phân liệt của Đông Đột Quyết còn sót lại trong khu Tân Cương, nhanh chóng phát triển lớn mạnh.

Những kẻ có tư tưởng phân biệt chủng tộc cực đoan ở thời kỳ hòa bình không có không gian phát triển, nhưng sau cuối thời cũng là một mặt đại kỳ tụ tập lòng người tốt nhất.Ô Nhĩ Thoát Thoát vốn phát triển rất tốt tại Tân Cương, nhưng thi đàn nơi này phát động tiến công Đột Quyết đế quốc mà hắn sáng lập, trải qua liều chết chống cự, Ô Nhĩ Thoát Thoát bị thi đàn đánh bại, hắn chỉ phải mang theo tàn quân từ Tân Cương chạy trốn tới Nội Mông Cổ cuối cùng phát triển lớn mạnh tại nơi này.

Lực lượng trung tâm chủ yếu của Đột Quyết đế quốc chính là bốn vạn thanh niên dân tộc Duy Ngô Nhĩ bị hắn mê hoặc mang theo từ Tân Cương cùng đến.Ô Nhĩ Thoát Thoát nhìn khắp bốn phía, đầy vẻ uy nghiêm nói:- Liệt Dương bang Tây Môn Liệt ở Thiên Mục trấn mời dự họp đại hội liên minh, liên lạc nhiều Hán cẩu trên thảo nguyên muốn thành lập một liên minh tới đối kháng Kim Lang kỵ chúng ta.

Ai nguyện ý vì trẫm đi lấy đầu của đám Hán cẩu, đem Thiên Mục trấn biến thành lãnh địa của trẫm?Ô Nhĩ Thoát Thoát thành lập Đột Quyết đế quốc liền nhanh chóng xưng vương, hơn nữa còn sử dụng từ “trẫm” để biểu hiện sự cao quý cùng phi phàm của chính mình.Một gã chiến sĩ mắt sâu mũi cao, dáng người khôi ngô, trên mặt tràn ngập vẻ phong sương tiến lên một bước cao giọng nói:- Đại hãn!

Đông Nhĩ Mạc Lôi nguyện ý vì ngài dốc sức, mang binh mã chiếm lĩnh Thiên Mục trấn, đem toàn bộ nam nhân giết chết, đem nữ nhân cùng trẻ con bắt về dâng cho đại hãn!Trước cuối thời Đông Nhĩ Mạc Lôi cũng là một thành viên phần tử phân liệt Đông Đột Quyết, giết người như ngóe tính tình hung bạo, nhưng hắn cũng là một gã đại tướng thiện chiến thập phần anh dũng.

Hắn đi theo Ô Nhĩ Thoát Thoát nam chinh bắc chiến lập được thật nhiều công huân, người chết trong tay hắn vô số kể.Ô Nhĩ Thoát Thoát cười lớn tiếng nói:- Tốt!

Đông Nhĩ Mạc Lôi, trẫm cho ngươi mang bốn ngàn Kim Lang kỵ đi tấn công Thiên Mục trấn, cần phải san bằng thị trấn thành bình địa!

Cổ Gia Ni, ngươi làm phó tướng, tận tâm phụ tá Đông Nhĩ Mạc Lôi phá hủy Thiên Mục trấn!Mặc dù Liệt Dương bang có mấy ngàn người sống sót, nhưng cũng không phải ai cũng có được vũ khí.

Bốn ngàn Kim Lang kỵ ở trên thảo nguyên có thể dễ dàng đánh bại mấy vạn đạo quân ô hợp.

Ô Nhĩ Thoát Thoát thập phần tin tưởng những chiến sĩ luôn đi theo mình chiến đấu.Một gã mắt đen da vàng, dáng người trung đẳng, tướng mạo thật bình thường, thoạt nhìn giống người Hán cung kính đáp:- Dạ, bệ hạ!

Thần nhất định phụ tá Đông Nhĩ Mạc Lôi thật tốt!Đông Nhĩ Mạc Lôi nghe vậy trên mặt hiện vẻ tức giận, liếc mắt nhìn Ô Nhĩ Thoát Thoát nhưng không nói lời nào.Trước cuối thời quan hệ giữa hắn cùng Ô Nhĩ Thoát Thoát không tệ, nói gì cũng có thể nói.

Nhưng sau khi người kia xưng vương uy nghiêm càng trướng, Đông Nhĩ Mạc Lôi cũng không dám tùy tiện mạo phạm uy nghiêm của hắn.Không bao lâu sau bốn ngàn Kim Lang kỵ phóng nhanh mang theo bụi mù ngập trời đi vào tận sâu trong thảo nguyên.Trong một tòa nhà tại Thiên Mục trấn, là một ngôi biệt thự chiếm diện tích mấy trăm mẫu cực kỳ hào hoa, hội tụ mấy trăm người.

Bên trong mấy trăm người có độc hành hiệp người Hán nổi danh trong thảo nguyên, là phần tử của Lam bang hoặc Hồng bang không ít.

Tây Môn Liệt phát thư mời đem thật nhiều cao thủ có danh tiếng trong thảo nguyên tụ tập tới nơi này.

Tựa như đem thiệp mời chào anh hào người Hán trên thảo nguyên, đem toàn bộ anh hùng hào kiệt nương theo đại nghĩa chống kẻ ngoại địch mời chào tới, mở rộng thực lực của chính mình.Trên thực tế dân cư người Hán ở trên thảo nguyên vốn chiếm cứ địa vị chủ thể.

Chẳng qua thế lực người Hán luôn chia rẽ năm bè bảy mảng, căn bản không thể đoàn kết nên không cách nào so sánh với Kim Lang kỵ, Hoàng Kim vương đình cùng Mãn Châu quốc.Nếu thật sự có thể đem thế lực người Hán trên thảo nguyên hoàn toàn chỉnh hợp lại, tuyệt đối có thể xây dựng ra một thế lực còn khổng lồ hơn cả ba đại thế lực kia.Chính bởi vì như thế tuy rằng Kim Lang kỵ, Hoàng Kim vương đình cùng Mãn Châu quốc luôn có tranh đấu lẫn nhau, nhưng chỉ cần có anh hào người Hán kiệt xuất xuất hiện, bọn hắn vô cùng ăn ý liên thủ trấn áp hủy diệt.Ở trong đại sảnh biệt thự trên đài cao bày mười bàn, ngoài ra ở bên dưới đài bày hai dãy bàn.

Ở dưới đài ngồi đầy những hào kiệt người Hán, chỉ có cao thủ nổi danh mới có thể ngồi nơi đó, người không có danh tiếng như Nhạc Trọng chỉ có thể đứng sang một bên.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 824: Đại Hội Liên Minh. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThịt dê nướng, bò nướng, sữa dê, sữa bò những đặc sản thảo nguyên được từng thị nữ xinh đẹp bưng lên bày trên bàn.

Đại bộ phận độc hành hiệp ngồi bên bàn đều cầm thịt ăn như hổ đói không hề có chút hình tượng nào.Trong cuối thời độc hành hiệp trải qua cuộc sống thập phần gian nan.

Súc vật trên thảo nguyên đại bộ phận đều bị những thế lực lớn nuôi dưỡng, động vật hoang dại phần lớn đều là biến dị thú.

Trong những thành trấn còn có thật nhiều tang thi tiến hóa tồn tại, cho dù tiến hóa giả đi vào cũng sẽ bị tử vong.

Những độc hành hiệp thường thường còn phải đi làm cường đạo, nếu không sẽ bị đói chết.

Cho dù bọn hắn may mắn săn bắn được biến dị thú, cũng chỉ có thể mang theo thi thể về bán cho thế lực lớn, tùy các thế lực phân chia.Rất nhiều độc hành hiệp đều trải qua bữa no bữa đói, bây giờ được ăn đương nhiên không màng tới thể diện.Đại bộ phận độc hành hiệp ăn uống ngấu nghiến, còn có một bộ phận thủ lĩnh thế lực thì chửi mắng lẫn nhau inh ỏi.

Cả đại sảnh lộn xộn như một cái chợ, không ít thủ lĩnh thế lực trước cuối thời chỉ học bậc tiểu học hoặc trung học sơ cấp, khi mắng chửi còn ác độc hơn bất kỳ dân phố phường nào.Đi tới tham gia liên minh có thật nhiều kẻ chẳng khác gì thùng cơm, nhưng cũng có được tiến hóa giả thực lực siêu cường như Triệu Tĩnh Lôi.Nhạc Trọng đứng phía sau Lý Quảng lẳng lặng quan sát phản ứng của mọi người, thấy được vô số thùng cơm chỉ có lực lượng, nhưng cũng phát hiện không ít nhân tài che giấu trong đám người.Trong mấy trăm người long xà hỗn tạp, Nhạc Trọng phát hiện được mười hai người, trực giác của hắn cho biết mười hai người kia có chút bất đồng với những kẻ khác.- Người kia là ai vậy?Nhạc Trọng chỉ vào một nam tử trẻ tuổi chừng hai mươi hai mươi mốt mặc áo sơ mi màu trắng, lưng đeo trường kiếm, mày kiếm mắt sáng, diện mạo bất phàm, vẻ mặt ngạo khí hỏi Lý Quảng.Người sử dụng kiếm Nhạc Trọng rất ít nhìn thấy, đại bộ phận mọi người dùng đao, là Đường đao phảng chế mà Thần Ma hệ thống thả ra.

Đương nhiên kiếm, câu, mâu, thương, kích cũng thường xuyên xuất hiện.

Nhưng trang bị cấp thấp trong Thần Ma hệ thống tuôn ra bên Hồ Nam cùng Quảng Tây chủ yếu vẫn là Đường đao phảng chế.Lý Quảng nhìn thoáng qua bên kia đáp:- Đó là Kiếm công tử Bì Kiếm Nhất.

Nghe nói hắn từng chém giết một con tang thi L3 đao thương bất nhập.

Cận chiến vô địch, kiếm thuật tuyệt luân, không ai có khả năng cận chiến vượt hơn hắn.

Người đối địch với hắn đều đã chết, đương nhiên tuy hắn vô cùng ngạo khí nhưng không ngu ngốc, chủ yếu chưa từng trêu chọc thế lực lớn, thật không ngờ hắn cũng tới!- Còn người kia thì sao?Nhạc Trọng nhìn một đại hán mặc võ sĩ phục không tay, lộ ra lông ngực đen nhánh, dáng người khôi ngô, thân thể đều đầy vết sẹo, bên người đặt một thanh cương chùy dài tới ba thước đang ngấu nghiến ăn thịt hỏi tiếp.Lý Quảng nói:- Người kia là Cự Hùng Tần Trăn!

Có được quái lực đáng sợ, nghe nói cương chùy trong tay hắn nặng hơn năm trăm ký.

Hắn bổ xuống một chùy có thể đem một con tang thi L2 đánh dẹp lép, là một người khó chơi!Ngay lúc Lý Quảng đang giới thiệu những cường giả có mặt trong đại sảnh cho Nhạc Trọng, mười cường giả đi tới đài cao trong đại sảnh ngồi xuống.Vị trí trên đài cao đặc biệt chuẩn bị cho các đại thủ lĩnh người Hán, chỉ có thế lực thủ lĩnh có nhân số hơn ngàn người mới có tư cách ngồi trên vị trí kia.Lần này tham gia liên minh do Tây Môn Liệt tổ chức có mười bang phái, đó là Thiên Luân giáo, Xích Dương giáo, Nguyên Nhất giáo, Thiên Ma giáo, Hồng bang, Lam bang, Kim Lang bang, Liệt Dương bang, Phấn Hồng bang, Thanh Trúc bang.Bên trong mười bang phái có tám thủ lĩnh là nam giới, bang chủ Phấn Hồng bang cùng Thanh Trúc bang là nữ giới, Nhạc Trọng cũng đưa mắt nhìn về phía hai bang chủ bang phái kia.Bang chủ Phấn Hồng bang là một nữ nhân trung niên tướng mạo bình thường, dáng người trung đẳng, nhưng hai mắt chớp động vẻ trí tuệ.

Bang chủ Thanh Trúc bang là một phụ nữ trung niên mặt rỗ, thân cao 1m90, toàn thân tràn ngập cơ bắp, thắt lưng thô to như thùng nước, vẻ mặt hung ác ngang ngược, trong mắt chớp động hung quang.

Cũng không phải toàn bộ nữ tính bang chủ đều như Đinh Mỵ hay Thượng Quan Băng Tuyết mỹ lệ động người.Một gã trung niên mặc âu phục, mái tóc chải tỏa sáng, dáng vẻ đường đường, trên người mang theo khí chất uy nghiêm mang theo dáng mỉm cười hòa ái nhìn chư hùng nói:- Hoan nghênh mọi người tới tham gia sự kiện lần này, tôi là bang chủ Liệt Dương bang Tây Môn Liệt, thật cao hứng có thể nhận thức mọi người!Tây Môn Liệt vừa xuất hiện liền có một cỗ tinh thần ba động kỳ dị bao phủ toàn trường, mọi người không tự giác yên tĩnh trở lại, không còn tiếp tục khắc khẩu.Nhạc Trọng cảm ứng cỗ tinh thần ba động kia, trong lòng phỏng đoán đây là thủ đoạn của Tây Môn Liệt.- Tinh thần ba động, đây là có người đang sử dụng kỹ năng tinh thần hệ.

Tây Môn Liệt kia thoạt nhìn còn có một tay!Tây Môn Liệt dứt lời, các bang chủ mười bang phái lần lượt tự giới thiệu ngắn gọn, làm chư hùng bên dưới đều nhận thức bọn họ.- Mọi người hãy nghe tôi nói!

Hiện tại trên thảo nguyên Đột Quyết đế quốc Kim Lang kỵ, Mông Cổ Vương Hoàng Kim vương đình, Mãn Châu quốc Bát Kỳ quân đều xem người Hán chúng ta là lợn dương, các khu tụ tập của người Hán mỗi ngày đều bị công phá, nam nhân đều bị giết sạch, nữ nhân cùng trẻ em đều sa vào cuộc sống nô lệ cho những tên súc sinh đáng chết kia, mặc cho bọn hắn vũ nhục.

Thậm chí còn bị kẻ biến thái trong bọn chúng giết chết làm thực vật.

Nếu còn tiếp tục như vậy, cả thảo nguyên sẽ biến thành nơi săn bắn của đám súc sinh kia, mà người Hán chúng ta là con mồi thấp hèn nhất!- Người Hán chúng ta cần cù, thiện lương, dũng cảm, cũng không kém hơn người Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu.

Chúng ta cũng có dũng sĩ nhiệt huyết, anh hùng cường đại.

Sở dĩ chúng ta luân lạc tới tình trạng hôm nay hoàn toàn vì chúng ta phân tách thành năm bè bảy mảng.

Chỉ cần chúng ta liên hợp lại, tuyệt đối có thể trở thành thế lực lớn nhất trong thảo nguyên, đem đám người Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu đánh bại giẫm nát dưới chân!- Chính bởi vì như thế, tôi đề nghị sáng lập Đại Hán liên minh.

Tập hợp toàn bộ lực lượng người Hán trên thảo nguyên cùng nhau tiêu diệt người Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu.

Cảm ơn!Tây Môn Liệt ở trên đài cao thập phần hưng phấn lớn tiếng nói.Tây Môn Liệt nói xong, bên dưới chợt vang lên tiếng vỗ tay như sấm.Đột Quyết đế quốc, Mông Cổ Vương, Mãn Châu quốc trên cơ bản đều đưa ra quốc sách đối xử tử tế với tộc nhân của mình.

Đem tộc nhân của những chủng tộc khác bắt về làm nô lệ, cho tộc dân của bọn họ vượt qua cuộc sống sung sướng.

Chính sách như vậy tuy có thể tăng cường lực ngưng tụ đối với chính bổn tộc của họ, nhưng bởi vì những chủng tộc khác bị bọn hắn ức hiếp tàn sát, biến thành nô lệ nên lực ngưng tụ của chính bổn tộc họ càng không ngừng gia tăng hơn.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 825: Đại Hội Liên Minh. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng bởi vì chính sách tàn bạo như vậy nên làm những chủng tộc khác thừa nhận thống khổ vô tận, không người nào nguyện ý trở thành nô lệ của người khác.

Đặc biệt là ở xã hội hiện đại đã nhận lấy nền giáo dục văn minh cao đẳng, càng không có người nào nguyện ý trở thành nô lệ, những nô lệ tồn tại chỉ vì bị bức bách bạo lực mà hình thành.Những tiểu thế lực người Hán vừa nghĩ tới khu tụ tập của mình bị công phá, mình sa vào cảnh nô lệ cho ba đại thế lực, trong lòng không rét mà run.

Đây mới là nguyên nhân chủ yếu họ tích cực đến tham gia đại hội liên minh do Tây Môn Liệt tổ chức.Triệu Tĩnh Lôi nghe được lời nói chủ nghĩa dân tộc Đại Hán cực đoan của Tây Môn Liệt, nhướng mày sâu kín thở dài:- Vì sao phải tiêu diệt người Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu đây?

Mọi người không phải đều là Hoa Hạ tộc dân hay sao?

Vì sao phải tự giết lẫn nhau?Nhạc Trọng nhìn vẻ ngây thơ của Triệu Tĩnh Lôi thản nhiên nói:- Rất đơn giản!

Tất cả mọi người là muốn sống sót, sống được rất tốt, không người nào nguyện ý làm nô lệ cho người khác.

Đối phó với những kẻ dùng ngôn ngữ không nói thông suốt, chỉ có dùng đại pháo cùng lưỡi lê đến đối thoại với bọn họ.

Nếu cô không giết bọn hắn, bọn hắn sẽ giết chết cô.

Chỉ khi nào cô trở thành tồn tại bao trùm trên bọn hắn, mới có thể đàm hòa bình.

Đột Quyết, Mông Cổ, Mãn Châu muốn giết chúng ta, chúng ta cần giết sạch bọn hắn, chỉ là chuyện đơn giản như vậy, cô đừng đem nó hiểu quá phức tạp!Nhạc Trọng cũng không thích ở trong quốc nội cùng đồng bào tự giết lẫn nhau.

Nhưng nếu có người dám ngăn cản con đường hắn đi tới, hắn tuyệt đối sẽ không nương tay.

Chỉ cần là địch nhân, hắn sẽ tiêu diệt hết thảy, vô luận là chủng tộc nào.

Cho dù người Hán chắn ngang trước mặt hắn muốn giết hắn, hắn cũng sẽ giết chết không tha, căn bản không chút lưu tình.Cơ hồ không có người nào phản đối, đề nghị sáng lập Đại Hán liên minh đã được thông qua, toàn bộ bang phái cùng những thế lực lớn nhỏ đều đồng ý gia nhập Đại Hán liên minh.Trên thực tế trước khi tới nơi này mọi người đều đã biết là chuyện gì xảy ra, tới tham gia đều là những người nguyện ý gia nhập liên minh.

Đối với những thế lực người Hán không hứng thú gia nhập liên minh cũng sẽ không phái người đi tới nơi này.Một gã hán tử lớn tiếng kêu lên:- Tây Môn bang chủ tài trí mưu lược kiệt xuất, anh minh uy phong.

Hàng năm dẫn dắt Liệt Dương bang chiến đấu với ba đại thế lực nơi tuyến đầu, có được kinh nghiệm phong phú, tôi đề nghị để Tây Môn bang chủ trở thành minh chủ dẫn dắt chúng ta tiêu diệt ba đại thế lực, thống nhất đại thảo nguyên, tương lai thu phục cả nước, sáng lập tân Hoa Hạ!- Tây Môn bang chủ anh minh uy phong, tôi đề nghị Tây Môn bang chủ làm minh chủ liên minh!- Không được!

Tôi đề nghị Hồng bang bang chủ Hoàng Học Di làm minh chủ liên minh.

Hoàng bang chủ học cứu thiên nhân, trước cuối thời là quan chức chính sảnh cấp chính phủ, có được kinh nghiệm quản lý tổ chức phong phú.

Hắn làm minh chủ liên minh, liên minh nhất định không ngừng phát triển hưng thịnh!- Phi!

Hoàng Học Di là lão sắc phôi có hơn chục nữ nhân, mỗi ngày ghé lên bụng đàn bà, làm gì còn tinh lực đi quản chuyện của liên minh?

Tôi đề nghị cho Kim Lang bang chủ Mục Thang làm minh chủ.

Mục bang chủ tuổi trẻ tài cao, tinh lực dồi dào, chiến lực siêu phàm, tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, chỉ cần làm minh chủ liên minh, tuyệt đối có thể làm liên minh lớn mạnh, mới có thể tiêu diệt ba đại thế lực!- …Vừa đề cập tới việc tuyển chọn minh chủ, bên dưới nhất thời gây cãi thành một đoàn, vô số bộ hạ ám kỳ được mười bang phái xếp đặt không ngừng chạy ra tiến cử chủ tử của mình.Thủ lĩnh mười bang phái trên đài cao cũng không nói một lời yên lặng nhìn cảnh rối loạn bên dưới.Kiếm công tử Bì Kiếm Nhất bước ra cao giọng nói:- Mọi người yên lặng một chút!Thanh âm của hắn không lớn nhưng mang theo cỗ lực lượng kỳ dị đem thanh âm hỗn loạn trong đại sảnh hoàn toàn trấn áp xuống.Ánh mắt mọi người liền tập trung trên người Bì Kiếm Nhất.Vẻ mặt Bì Kiếm Nhất thật ngạo khí nói:- Trong thảo nguyên, cá lớn nuốt cá bé.

Minh chủ Đại Hán liên minh theo ý tôi phải là người có võ nghệ cực mạnh tới đảm nhiệm.

Tôi đề nghị luận võ đoạt soái, do người có võ công cao nhất đảm nhiệm chức minh chủ Đại Hán liên minh!- Tôi đồng ý!

Luận võ đoạt soái tốt lắm!- Tôi cũng đồng ý!- …Những cường giả vẫn luôn liệp sát biến dị thú đề cao cấp bậc cường hóa của mình nghe vậy hai mắt tỏa sáng hưởng ứng.Một gã đại hán đứng ra lắc đầu phản bác:- Tôi phản đối, hiện tại đã là niên đại gì rồi, còn làm cái gì mà luận võ đoạt soái.

Thực lực cá nhân cường thịnh bao nhiêu cũng kém hơn lực lượng tập thể.

Tôi đề người do Liệt Dương bang có nhân số người sống sót nhiều nhất làm minh chủ liên minh!- …Đại sảnh lại lâm vào hỗn loạn, vị trí minh chủ bị vô số người tranh đoạt lên.

Đây là thủ lĩnh thế lực lớn nắm giữ mấy vạn mạng người trong tay, không ai chịu khiêm nhượng nhường lại vị trí minh chủ cho người khác.Nhạc Trọng ở một bên lạnh lùng thờ ơ quan sát.

Hắn biết độc hành hiệp như Bì Kiếm Nhất tuyệt đối không có khả năng trở thành minh chủ liên minh.

Chức minh chủ sẽ chỉ do một trong mười thủ lĩnh mười bang phái đảm nhiệm.- Mọi người yên lặng một chút!Thanh âm Tây Môn Liệt vang lên áp chế tiếng ồn ào trong đại sảnh, mang theo nụ cười hòa ái nói:- Như vậy đi, chúng ta tiến hành bỏ phiếu dân chủ.

Người nào có số phiếu nhiều nhất chính là thủ lĩnh Đại Hán liên minh, phương pháp như vậy là công bình nhất, mọi người thấy thế nào?- Tốt!

Bỏ phiếu biểu quyết tốt!- Đúng!

Như vậy đủ dân chủ!- …Ở bên dưới truyền ra thanh âm đồng ý, ý kiến của Bì Kiếm Nhất hoàn toàn bị bao phủ.Nghe thanh âm tiếng hô như sấm bên dưới, khóe môi Tây Môn Liệt lộ ra tia mỉm cười kỳ dị.

Ở trong này đại bộ phận thế lực đã bị hắn mượn sức, chỉ cần tiến hành bỏ phiếu dân chủ, hắn có thể xác định vững chắc mình sẽ trở thành minh chủ liên minh.Đúng lúc này một gã chiến sĩ đột nhiên hốt hoảng chạy lên đài cao:- Bang chủ!

Không tốt!

Kim Lang kỵ đã giết tới!

Mấy ngàn Kim Lang kỵ đã đánh tới!- Cái gì?

Kim Lang kỵ đã đánh tới sao?Tây Môn Liệt nghe vậy sắc mặt đại biến.Liệt Dương Bang có được bảy ngàn dân cư, nhưng toàn bộ đều là người thường.

Số lượng chiến sĩ thực sự của Liệt Dương bang chỉ có tám trăm người, mà trong tám trăm chiến sĩ lại chỉ có hai trăm khẩu súng trường, hơn hai mươi khẩu súng máy mà thôi.Kim Lang kỵ là tinh nhuệ quân của Đột Quyết đế quốc, trong tay mỗi người đều có súng trường, bọn hắn từng công phá không biết bao nhiêu khu tụ tập trên thảo nguyên.

Hung danh hiển hách, Tây Môn Liệt vừa nghe tên Kim Lang kỵ sắc mặt liền biến thành hết sức khó xem.- Kim Lang kỵ!- Kim Lang kỵ đã giết tới sao?- Tại sao lại như vậy?

Sớm biết như vậy tôi sẽ không tới đây!- Xong rồi!

Lần này thật sự xong rồi!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 826: Kim Lang Kỵ Đột Kích!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNghe được tin tức Kim Lang kỵ đánh tới, mấy trăm thủ lĩnh cùng độc hành hiệp trong biệt thự sắc mặt đại biến.

Hung danh của Kim Lang kỵ vang xa, bọn hắn đại biểu cho giết chóc cùng tử vong, thật nhiều người Hán nổi danh đều chết trong tay bọn hắn.

Thực lực một người có mạnh bao nhiêu cũng rất khó đối kháng cùng một quân đội, hơn nữa Kim Lang kỵ nam chinh bắc chiến, bên trong có không ít cao thủ, thật nhiều cao thủ cũng không hề kém hơn cường giả người Hán.Bang chủ Hồng bang Hoàng Học Di đột nhiên nói:- Tôi đề nghị để Tây Môn bang chủ trở thành minh chủ Đại Hán liên minh của chúng ta!Kim Lang bang Mục Thang cũng mở miệng phụ họa:- Không sai!

Tây Môn bang chủ tài trí mưu lược kiệt xuất, nhất định có thể dẫn dắt liên minh đánh bại địch nhân!Các bang chủ mười bang phái vốn luôn trầm mặc nhưng hiện tại đều sôi nổi phụ họa đề nghị cho Tây Môn Liệt trở thành minh chủ liên minh.Nếu Kim Lang kỵ công phá Thiên Mục trấn, minh chủ Đại Hán liên minh hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chức vị minh chủ vốn đang là hương bánh trái bỗng dưng biến thành khoai lang phỏng tay.- Một đám ngu xuẩn!

Nếu Kim Lang kỵ công phá Thiên Mục trấn, các người nghĩ các người còn có thể sống sót sao?Tây Môn Liệt cũng không phải kẻ đần, lập tức hiểu được dụng tâm hiểm ác của đám người kia, trên mặt lại mang theo vẻ mỉm cười hòa ái chối từ:- Chức vị minh chủ Đại Hán liên minh quan hệ trọng đại, nhất định cần thận trọng, tôi cho rằng hẳn phải giao cho người có kinh nghiệm quản lý phong phú đảm nhiệm.

Hoàng bang chủ có được kinh nghiệm dồi dào, chức minh chủ hẳn phải do người đảm nhiệm không còn gì tốt hơn!Hoàng Học Di vội vàng nói:- Không!

Không!

Lần này liên minh là do ngài tổ chức, tôi cho rằng ngài thập phần thích hợp đảm đương minh chủ.

Ngài đừng tiếp tục chối từ, miễn làm rét lạnh lòng mọi người!Ngay lúc mười bang chủ đẩy tới đẩy lui, Nhạc Trọng từ sau lưng Lý Quảng đi ra đứng ngay trung tâm đại sảnh nói:- Các ông không muốn làm, để tôi làm chức minh chủ liên minh này tốt lắm!Hai mắt Tây Môn Liệt tỏa sáng mang theo dáng mỉm cười hòa ái nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Vị tiểu huynh đệ này, xin hỏi làm sao xưng hô?Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Tôi gọi là Nhạc Trọng!- Thật là can đảm!Tây Môn Liệt khen một tiếng, sau đó liếc mắt nhìn qua mười thủ lĩnh đại bang phái nói:- Nhạc Trọng tiểu huynh đệ đảm phách hơn người, thanh danh truyền xa, tôi đề nghị do Nhạc Trọng tiểu huynh đệ trở thành minh chủ đầu tiên của Đại Hán liên minh chúng ta.

Mọi người cảm thấy thế nào?- Tốt!

Tốt!

Tôi đồng ý!- Tôi đồng ý!- …Mười thủ lĩnh sôi nổi đồng ý, nhìn Nhạc Trọng chẳng khác gì nhìn một kẻ ngu xuẩn sắp chết.Nhạc Trọng không chút do dự điểm danh mười hai nam nữ mà hắn xem trọng:- Tốt!

Hiện tại tôi chính là minh chủ đầu tiên của Đại Hán liên minh.

Bì Kiếm Nhất, Tần Trăn, Chu Nghĩa, Tưởng Di, Cốc Đào, Phan Thịnh, La Đinh, Hà Nghệ, Giang Phưởng, Bàn Linh, Bàn Đại Thạch, Chu Mộc!

Mười hai người tạo thành cấm vệ quân, làm thân quân cùng lực lượng trực tiếp lệ thuộc tôi.

Theo tôi cùng ra trận giết địch, trưởng quan của các vị chính là vị này – Thiên Cung Anh!Nhạc Trọng nhìn lướt qua mười hai nam nữ cũng không dừng lại tiếp tục nói:- Nguyện ý theo tôi đi giết đám súc sinh kia thì đi theo.

Không muốn thì lập tức cụp đuôi chạy trốn đi!Nhạc Trọng dùng ngữ khí khẳng định cứng rắn nói:- Về phần các vị!

Những thủ hạ thuộc dưới trướng mười bang phái hiện tại tự mình quay về vị trí, những người khác tạo thành Long Nha doanh, doanh trưởng do Lý Quảng đảm nhiệm.

Lý Quảng, anh lưu lại chỉnh hợp bọn họ.

Tây Môn Liệt, các vị theo tôi cùng ra ngoài!Đúng lúc này trong mấy trăm cao thủ có một người âm dương quái khí nói:- Anh tính là thứ gì vậy?

Dựa vào cái gì ra lệnh cho chúng tôi?Sắc mặt Nhạc Trọng không chút thay đổi trực tiếp lấy ra Độc Thứ bóp cò.Phanh!Nương theo tiếng vang thật lớn, đầu của nam tử âm dương quái khí lập tức bị tạc đến dập nát, thi thể không đầu ngã xuống đất.Nhạc Trọng nhìn quanh bốn phía, sát khí ẩn hiện, lạnh băng ra lệnh:- Tôi là hiện nhậm minh chủ Đại Hán liên minh.

Nhận thống lĩnh mọi người trong liên minh đánh bại ba đại thế lực, đồng thời cũng có quyền điều động mọi người trong liên minh, ai không phục tùng mệnh lệnh của tôi chính là Hán gian, quân bán nước.

Kẻ làm Hán gian lập tức xử tử, người nhà biếm làm nô lệ.

Hiện tại còn có người nào dị nghị?Nhìn thấy Nhạc Trọng không chút do dự hung tàn oanh nổ đầu nam tử kia, trong lòng mọi người đều rùng mình.

Bọn hắn đều nhìn ra động tác của Nhạc Trọng nhanh như quỷ mị, trong bọn họ cũng không có mấy người nhìn rõ được động tác của hắn.- Đáng chết!

Mình không phải đã cõng rắn cắn gà nhà chứ?Tây Môn Liệt nhìn Nhạc Trọng, trong lòng chợt báo động, sinh ra hàn ý.

Hắn liếc mắt nhìn Lý Quảng, một loại dự cảm thập phần bất ổn nảy lên trong lòng.Chín bang chủ trong mười bang phái nhìn thấy Nhạc Trọng sát phạt quyết đoán hung hãn tuyệt luân, trong lòng đều sinh ra cảm giác khác thường.

Nhưng hiện tại Kim Lang kỵ đã tấn công, thực lực của Nhạc Trọng lại mạnh mẽ, vì vậy bọn họ đều bảo trì trầm mặc.Mười hai cường giả bị Nhạc Trọng điểm danh nhìn hắn với ánh mắt bất đồng.

Nguyên bản bọn họ đều có vẻ khinh miệng cùng bất phục, nhưng khi thấy Nhạc Trọng bày ra thực lực cùng quyết đoán cường đại, tâm tình bắt đầu sản sinh biến hóa.- Không có ai dị nghị thì chấp hành đi!

Đi theo tôi!Nhạc Trọng lưu lại một câu đi nhanh ra ngoài.Tây Môn Liệt cùng chín bang chủ khác cũng đi theo.Mười hai cường giả mà Nhạc Trọng điểm danh chỉ thoáng do dự liền đuổi theo hắn, chỉ còn lại Bì Kiếm Nhất vẻ mặt âm tình bất định cùng một gã hòa thượng.Gã hòa thượng mặc áo cà sa rách rưới hướng Bì Kiềm Nhất chắp tay niệm một câu sau đó đi nhanh ra ngoài:- A Di Đà Phật!

Hôm nay tiểu nạp phải đại khai sát giới.

Bì huynh, tiểu nạp đi trước một bước!Vẻ mặt Bì Kiếm Nhất biến đổi mấy lần cuối cùng cắn răng đuổi theo:- Thôi!

Lần này mình phải đi giết súc sinh!

Tuyệt đối không phải nghe theo mệnh lệnh của hắn!Phòng ngự của Thiên Mục trấn làm rất tốt, Tây Môn Liệt biết rõ bên trong đại thảo nguyên cực kỳ nguy hiểm, hắn không có năng lực tìm kiếm vũ khí đạn dược nên chỉ có thể bỏ công sức trong việc xây dựng công sự phòng thủ thị trấn.Nhạc Trọng mang theo mọi người đi tới trên một đài cao, hắn nhìn ra phương xa, có thể thấy rõ ràng có mấy ngàn kỵ binh đang hùng hổ lao tới, sau lưng bốc cao bụi mù.Trên đài cao, các thủ lĩnh nhìn thấy mấy ngàn kỵ binh xa xa, sắc mặt đều hết sức khó xem.

Đó chính là Kim Lang kỵ hung danh lan xa trên đại thảo nguyên.Nhạc Trọng nhìn mấy ngàn kỵ binh xa xa, sắc mặt không hề có chút biến hóa, vung tay lấy ra một khẩu súng ngắm hướng phương xa bóp cò.Phanh!Nương theo sau một tiếng súng vang, một gã Kim Lang kỵ đang phóng nhanh bị viên đạn xỏ xuyên thân thể lập tức rơi xuống ngựa.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 827: Hung Nhân Đông Nhĩ Mạc Lôi. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNếu muốn một phát bạo đầu người cưỡi ngựa ở khoảng cách xa như vậy, đối với Nhạc Trọng mà nói cũng thập phần khó khăn.

Nhưng nếu bắn vào thân thể thì dễ hơn, hắn cũng không cần bắn trúng yếu hại, đối với Kim Lang kỵ mà nói người bị thương so với người chết càng làm người đau đầu.Nhạc Trọng bắn chết ba gã Kim Lang kỵ sau đó lãnh khốc ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi, tổ chức tay súng bắn tỉa công kích!Chu Nghĩa ôm súng ngắm ưng hình yên lặng tiến lên quỳ rạp trên mặt đất hướng phương xa tiến hành thư kích.Phanh!Phanh!Dưới súng của Chu Nghĩa, từng tên Kim Lang kỵ bị hắn trực tiếp xử lý.

Tốc độ của hắn còn nhanh hơn Nhạc Trọng ba phần.- Tay súng bắn tỉa!

Tay súng bắn tỉa công kích!Tây Môn Liệt lớn tiếng quát.Trong Liệt Dương bang có năm tay súng bắn tỉa cùng mười ba tay súng bắn tỉa của các bang phái đều vội vàng công kích phương xa.Theo từng tiếng súng vang, từng tên Kim Lang kỵ thực lực mạnh mẽ bị ngã xuống trong vũng máu.Hai mươi tay súng bắn tỉa đứng đầu có lực sát thương cực kỳ khủng bố, chỉ chốc lát đã có tám mươi gã Kim Lang kỵ ngã xuống.Nhìn thấy cảnh tượng này, Đông Nhĩ Mạc Lôi đỏ đậm mắt lớn tiếng quát:- Tiến lên!

Mọi người tiến lên!

Chỉ cần tiến lên sẽ là thiên hạ của chúng ta.

Sau khi công chiếm Thiên Mục trấn, trong vòng ba ngày mọi người muốn làm gì thì làm.

Người thứ nhất giết vào trong tiểu trấn, thưởng mười con bò, hai xử nữ xinh đẹp, thăng quan ba cấp!Dưới tiếng rít gào khích lệ của Đông Nhĩ Mạc Lôi, chiến sĩ Kim Lang kỵ lớn tiếng hoan hô thúc ngựa nhanh như cơn lốc vọt tới trước Thiên Mục trấn.Ngay lúc Kim Lang kỵ sắp công vào trong trấn đại khai sát giới, chỉ thấy ngoại trừ hàng rào bên ngoài trấn, nơi nơi đều là công sự lộ ra những họng súng tối om, hỏa lực có thể trợ giúp lẫn nhau.Từ trong những công sự truyền ra tiếng súng vang, hỏa lực dày đặc đem chiến sĩ Kim Lang kỵ bắn rơi khỏi ngựa.- Ha ha!

Ngu xuẩn!

Hiện tại đã là niên đại gì mà còn dùng kỵ binh công thành!- Chạy trở về nhà bú sữa mẹ đi thôi!

Ngu xuẩn!- Thật buồn cười, đám ngu xuẩn kia không ngờ lại dùng kỵ binh tấn công thành lũy, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy kẻ ngu xuẩn như vậy!- Kim Lang kỵ đại danh đỉnh đỉnh cũng không gì hơn cái này!- …Nhiều hào kiệt đang đứng trên đài cao nhìn thấy kỵ binh Kim Lang kỵ bị bắn thành cái sàng, vẻ sợ hãi trong mắt biến thành hư không, cất tiếng cười to nói.Tây Môn Liệt nhìn thấy kỵ binh Kim Lang kỵ bị bắn chết thảm trọng trước mặt, trong mắt thoáng hiện nét khinh miệt:- Hữu danh vô thực!

Đám Kim Lang kỵ này trên thảo nguyên có mạnh mẽ bao nhiêu, nhưng ở trước công sự phòng ngự của tôi chỉ là một đám sơn dương chờ đợi làm thịt!Hồng bang bang chủ Hoàng Học Di lại nói ra một lời công đạo:- Kim Lang kỵ giỏi về dã chiến, nhưng không giỏi công thành.

Thủ lĩnh Kim Lang kỵ do quá mức tự đại, lấy sở đoản của mình tấn công sở trường của địch nhân chính là ngu xuẩn!Quả thật đúng như lời nói của Hoàng Học Di, nếu ở thảo nguyên bốn ngàn Kim Lang kỵ chỉnh tề có thể dễ dàng đem toàn bộ chiến lực của Thiên Mục trấn đánh nát.

Nhưng dưới tình huống không có trọng pháo, dùng kỵ binh tấn công thành lũy có vẻ thập phần ngu xuẩn.- Thủ lĩnh Kim Lang kỵ không đến nỗi ngu xuẩn như vậy đi?Nhạc Trọng cầm súng trường không ngừng bắn từng kỵ binh té trên mặt đất, lại cẩn thận quan sát hành động của Kim Lang kỵ.

Hắn có dự cảm Kim Lang kỵ tuyệt đối sẽ không đơn giản như vậy, nếu không sẽ không có nhiều khu tụ tập của người Hán bị Kim Lang kỵ công phá.Lúc này kỹ thuật bắn súng của Nhạc Trọng đã thật khủng bố, trong phạm vi năm trăm thước hắn có thể dễ dàng bắn rớt một kỵ binh, chỉ là còn chưa thể bắn vỡ đầu.Đông Nhĩ Mạc Lôi nhìn thấy từng chiến sĩ bị bắn rơi xuống đất kêu gào thảm thiết, hai mắt đỏ đậm giơ cao lang nha bổng lớn tiếng quát:- Thánh Lang quân!

Theo ta lên!

Giết sạch đám Hán cẩu!

Cả đại thảo nguyên đều thuộc Đột Quyết đế quốc!

Đại Đột Quyết đế quốc vạn tuế!- Đại Đột Quyết đế quốc vạn tuế!- Đại Đột Quyết đế quốc vạn tuế!- …Các chiến sĩ Kim Lang kỵ phát ra tiếng gầm rú vô cùng cuồng nhiệt, bọn họ đã hoàn toàn bị Ô Nhĩ Thoát Thoát tẩy não, trở thành phần tử cuồng nhiệt của Đột Quyết đế quốc.

Lấy việc phục hưng Đột Quyết làm nhiệm vụ của mình, cho rằng chết trận sa trường là một loại quang vinh.Trong cuối thời trật tự hỏng mất, đạo đức tiêu vong, mỗi người đều không biết ngày mai sẽ ra sao.

Trong cuộc sống sợ hãi như vậy, mọi người luôn tìm kiếm nơi ký thác tinh thần.

Một nhóm bang phái, tà giáo lần lượt ra đời.

Mà các chiến sĩ Kim Lang kỵ trước cuối thời chỉ là thanh niên Duy Ngô Nhĩ tộc bình thường, bị Ô Nhĩ Thoát Thoát mê hoặc đã biến chất trở thành phần tử cuồng nhiệt của Đột Quyết đế quốc.Trên thực tế trong thế lực của Nhạc Trọng cũng có những người như vậy tồn tại.

Thanh niên cấm vệ quân mà hắn xây dựng chính là người ủng hộ hắn cuồng nhiệt nhất.

Họ nguyện ý vì hắn chiến đấu cho tới chết, người càng trẻ tuổi càng có nhiệt huyết, ở cận đại Hoa Hạ quốc, chính do những thanh niên huyết tính sáng lập ra Hoa Hạ quốc.Từ trong bốn ngàn Kim Lang quân chạy ra một đội ngũ mặc trường bào màu hoàng kim, ở ngực thêu một con kim lang một sừng hung ác.

Những chiến sĩ này chính là Thánh Lang kỵ, là đội ngũ cường hóa giả cực mạnh trong Kim Lang kỵ.Gã Thánh Lang kỵ đầu tiên vừa chạy ra liền bị bắn té trên mặt đất, nhưng qua một lúc hắn lảo đảo đứng dậy, giống như tang thi tiếp tục xông vào Thiên Mục trấn.Hai trăm chiến sĩ Thánh Lang kỵ chịu đựng mưa đạn vọt tới trước Thiên Mục trấn, giơ tay phải chỉ vào những công sự phòng ngự trước mặt, chiếc nhẫn trên tay bọn họ thoáng hiện quang mang tối tăm, từng mũi gai nhọn bắn tới đem thân thể chiến sĩ ẩn trong công sự xuyên thủng.Trong những công sự rất nhanh truyền ra thanh âm kêu thét thê thảm, hỏa lực của Thiên Mục trấn liền yếu đi rất nhiều.Chứng kiến một màn này, sắc mặt mỗi người bên liên minh đều trắng bệch, thân thể run rẩy, nếu công sự bị Kim Lang kỵ xử lý, toàn bộ mọi người trong Thiên Mục trấn chỉ còn con đường chết.Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn nhóm bang chủ chung quanh, truyền lệnh:- Tây Môn Liệt, Phí Đồ, Triệu Lệ, Cổ Lệ Tiên, Hoàng Học Di, Mục Thang, Hoa Nghệ, Đông Phong, Trương Nguyên Nguyên, Mã Bộ Liệt!

Mang theo người của các ông cùng tôi tiến lên, tiêu diệt Kim Lang kỵ.

Lý Quảng, anh quản lý dự bị đội.

Không có mệnh lệnh của tôi không được hành động thiếu suy nghĩ!

Theo tôi cùng tiến lên, người không đi, chết!Dứt lời Nhạc Trọng mang theo mười hai cấm vệ quân lao ra chiến trường.Nghe được mệnh lệnh của Nhạc Trọng, trong mắt mười bang chủ hiện lên tia hờn giận, nhưng nhìn thấy Nhạc Trọng đã tự mình ra tiền tuyến, bọn hắn cũng không còn cách nào, chỉ đành cắn răng đi theo sau Nhạc Trọng.- Đi chết đi!

Hán cẩu!Nhạc Trọng vừa xuất hiện trên chiến trường, bốn gã Thánh Lang kỵ cưỡi Hắc Lân mã chợt hét lớn một tiếng, giơ cao loan đao, giống như sao băng chém về phía Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 828: Hung Nhân Đông Nhĩ Mạc Lôi. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng rút ra Hắc Nha đao đã được cường hóa tới 5 cấp nháy mắt bổ ra bốn đao, lưỡi đao thật lớn xẹt qua thân thể bốn cường giả Thánh Lang kỵ.Ngay sau đó bốn người lẫn ngựa đều bị một đao của hắn chém thành hai nửa, máu tươi cùng nội tạng rơi đầy đất, cực kỳ khủng bố.Nhạc Trọng chém giết bốn gã Thánh Lang kỵ thế đi không giảm, vượt vào trong đội ngũ Thánh Lang kỵ.

Ánh đao chớp động, từng tên cao thủ bị hắn chém thành hai đoạn.- Thật mạnh!

Nam nhân này dám ra mặt cướp lấy vị trí minh chủ liên minh quả nhiên thật có chút bản lĩnh!Mười hai cấm vệ quân đi theo sau Nhạc Trọng chứng kiến hắn giết chết nhóm cao thủ Thánh Lang kỵ chẳng khác gì nghiền chết con kiến, trong lòng đều chấn động.Nhưng mười hai cấm vệ quân đều là tiến hóa giả đứng đầu, cấp bậc đã lên tới 50 tới 60 cấp.

Bọn họ ngạo khí mười phần, mắt cao hơn trán, chứng kiến Nhạc Trọng giết chết đám cao thủ Thánh Lang kỵ, trong lòng mỗi người đều dâng lên lòng cạnh tranh, hướng Thánh Lang kỵ phát động tiến công.Một gã Thánh Lang kỵ cầm trảm mã đao thật lớn trong tay nhanh như một trận cuồng phong vọt tới chỗ Bì Kiếm Nhất.- Muốn chết!Trong mắt Bì Kiếm Nhất chợt lóe hàn quang, tiến lên một bước dài, trường kiếm như độc long ra khỏi vỏ, mang theo tinh quang hướng tên Thánh Lang kỵ vặn xoắn, thân thể tên chiến sĩ cùng ngựa của hắn giống như nhập vào trong cối xay thịt trực tiếp hóa thành một đống thịt vụn, phun sái khắp mặt đất.Một kiếm oanh giết tên Thánh Lang kỵ, thân thể Bì Kiếm Nhất vẫn không dính chút máu tươi, nhìn qua cực kỳ tiêu sái.Cự Hùng Tần Trăn ở một bên cầm lang nha bổng dài ba thước giống như một cỗ xe tăng hình người, lang nha bổng nặng tới năm trăm ký của hắn chẳng khác gì cây kim thêu, điên cuồng vũ động, đem từng tên chiến sĩ Thánh Lang kỵ cả người lẫn ngựa oanh thành thịt vụn.Một nữ nhân trung niên tướng mạo bình thường thân mặc bì giáp màu đen cầm một cây trường cung thanh đồng không ngừng đem từng tên chiến sĩ Thánh Lang kỵ bắn rơi xuống ngựa.- A Di Đà Phật!

Lỗi!

Lỗi!

Xin ngươi đi chết đi!Hòa thượng luôn tự xưng tiểu nạp tên Phan Thịnh vừa niệm phật hiệu vừa một quyền oanh lên thân thể Hắc Lân mã mà chiến sĩ Thánh Lang kỵ đang cưỡi, quyền kình khủng bố nháy mắt bùng nổ, đem cả người lẫn ngựa chấn thành một đống vỡ nát.Thủ lĩnh mười bang phái cũng mang theo người đến tiền tuyến, bọn hắn đều xông lên đối chiến cùng chiến sĩ Thánh Lang kỵ.

Dựa vào công sự che chắn đại bộ phận Kim Lang kỵ còn chưa thể tiến vào trong Thiên Mục trấn, nhưng nếu bị bốn ngàn Kim Lang kỵ hoàn toàn xông vào, toàn bộ mọi người đều phải chết không chỗ chôn.Nhóm người Nhạc Trọng ít nhất đã giết hơn hai trăm tinh nhuệ Kim Lang kỵ.

Thương vong như vậy đối với Kim Lang kỵ đã là tổn thất lớn.

Một khi bị công phá thị trấn, Kim Lang kỵ tuyệt đối sẽ đem phẫn nộ phát tiết lên trên người bọn họ.

Kết quả chỉ có một, chính là tàn sát toàn bộ dân trong thành!Thủ lĩnh mười bang phái đã nghe về hung danh của Kim Lang kỵ, Mông Cổ Vương, Mãn Châu quốc tàn sát cả thị trấn, bọn họ cũng không muốn biến thành những bộ xương khô từng bị tàn sát kia.Hồng bang bang chủ Hoàng Học Di cũng tham gia vào cuộc chiến đấu, năng lực của hắn chính là thao túng súng ống, tay cầm hai khẩu súng tránh ở phía sau không ngừng bắn phá, đem đầu từng tên Thánh Lang kỵ bắn vỡ.

Bì giáp biến dị trên thân thể các chiến sĩ Thánh Lang kỵ có thể chống đạn, nhưng vùng đầu không hề có phòng ngự.Bên người Hoàng Học Di tụ tập hai mươi cao thủ Hồng bang, bọn hắn hình thành một đoàn thể gắt gao bảo hộ Hoàng Học Di, dựa vào đủ loại năng lực trợ giúp lẫn nhau.

Bọn hắn tiêu diệt hơn mười Thánh Lang kỵ, trong đoàn thể có ba chiến sĩ bị đánh chết.

Bọn họ xông pha cũng không mãnh liệt, chỉ dựa vào an toàn là việc chính, tập trung ưu thế binh lực tiêu diệt địch nhân.Đột nhiên Đông Nhĩ Mạc Lôi toàn thân đẫm máu cầm lang nha bổng thật lớn trong tay như ma thần trừng mắt nhìn nhóm người Hoàng Học Di lớn tiếng rít gào hung tợn:- Chính là đám Hán cẩu các ngươi sao?

Đám Hán cẩu, các ngươi dám giết bộ hạ của ta, hôm nay toàn bộ các ngươi đều phải chết ở chỗ này!- Giết hắn!Hoàng Học Di nhìn Đông Nhĩ Mạc Lôi, trong lòng sinh ra cỗ rét lạnh, hắn lớn tiếng gầm rú một câu, hai cây súng trong tay không ngừng bắn tới.Lang nha bổng trong tay Đông Nhĩ Mạc Lôi quay cuồng ngăn cản, đem mưa đạn đánh văng, khi lang nha bổng quét ra, trên mặt hắn đã xuất hiện một chiếc mặt nạ quỷ bằng thanh đồng.Bên người Hoàng Học Di cũng có bảy tên cao thủ cầm súng trường trong tay, bọn họ liền giơ súng không ngừng bắn Đông Nhĩ Mạc Lôi.Những viên đạn bắn trúng thân thể người kia đều bị đẩy lui bật ra ngoài, giống như hoàn toàn không có chút hiệu quả.- Đi chết đi!Đông Nhĩ Mạc Lôi cười dữ tợn, phát động kỹ năng, hắn xông về hướng Hoàng Học Di, tốc độ càng lúc càng gần, nguyên bản chỉ tăng lên gấp sáu lần người thường, nhưng chỉ trong bốn lần hô hấp ngắn ngủi tốc độ của hắn là tăng lên hơn hai mươi ba lần.Bên cạnh Hoàng Học Di có một cường hóa giả cấp cao phát động kỹ năng Nham Bích, một mặt tường đất trống rỗng xuất hiện chắn ngang trước người Hoàng Học Di.- Vỡ!Lang nha bổng đâm tới, đem tường đất chấn thành nát vụn, Đông Nhĩ Mạc Lôi xuất hiện trước người Hoàng Học Di, cười dữ tợn, lang nha bổng thật lớn trong tay hung hăng nện xuống.Trong mắt Hoàng Học Di hiện lên vẻ tuyệt vọng, đột nhiên một mặt quang thuẫn từ ngực hắn dâng lên, hình thành một tấm quang thuẫn năng lượng chắn trước người hắn.Lang nha bổng của Đông Nhĩ Mạc Lôi oanh lên quang thuẫn, đem nó oanh đến dập nát, sau đó đập xuống thân thể Hoàng Học Di, đem hắn tạp thành đống thịt vụn.Một kích đánh chết Hoàng Học Di, Đông Nhĩ Mạc Lôi huy động lang nha bổng vung sang hai bên, sáu gã cường hóa giả liền bị hắn đánh chết tại chỗ.Tàn quân Hồng bang thấy thế hoảng hốt lập tức tán loạn.Đúng lúc này năm mươi Thánh Lang kỵ xông ra đem những bang chúng Hồng bang giết hết sạch sẽ.Trong mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi thoáng hiện quang mang đỏ đậm lớn tiếng gầm rú:- Theo ta giết!

Giết!

Giết!

Giết!

Giết sạch toàn bộ Hán cẩu!- Giết!

Giết!

Giết!Năm mươi Thánh Lang kỵ cũng lớn tiếng gầm rú.Nổi giận gầm lên một tiếng, Đông Nhĩ Mạc Lôi mang binh hướng Lam bang nghiền áp tới.- Không!Lam bang bang chủ Trương Nguyên Nguyên hiện lên vẻ tuyệt vọng, một thanh lang nha bổng thật lớn oanh thẳng lên đầu hắn, đem hắn tạp thành thịt vụn.Vô số máu tươi tưới ướt thân thể Đông Nhĩ Mạc Lôi, thoạt nhìn càng thêm hung ác khủng bố.- Ha ha!

Hán cẩu thật sự là yếu ah!

Ha ha!Đông Nhĩ Mạc Lôi đẫm đầy máu tươi đứng cười ha hả chẳng khác gì một tên ác ma.Đông Nhĩ Mạc Lôi chính là một trong những tiến hóa giả đỉnh cấp của Kim Lang kỵ, hắn là tiến hóa giả song thuộc tính cường độ cùng lực lượng, đồng thời còn nắm giữ đủ loại kỹ năng, không biết có bao nhiêu cao thủ chết trong tay hắn.

Hắn dẫn theo Thánh Lang kỵ tả xung hữu đột, lại đem bang chủ Xích Dương giáo, Nguyên Nhất giáo oanh giết, không ít Kim Lang kỵ đi theo sau hắn giết vào trong Thiên Mục trấn.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 829: Đánh Lui Kim Lang Kỵ!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này cuộc chiến đã tiến vào gay cấn, mỗi khắc đều có Kim Lang kỵ bị giết, đồng thời mỗi khắc đều có cao thủ của mười bang phái tử vong.Bị Đông Nhĩ Mạc Lôi cường thế tiến công, sáu bang phái còn lại hoảng hốt không ngừng hiệu lệnh rút quân, sĩ khí đại ngã.Đông Nhĩ Mạc Lôi vung lang nha bổng, giống như cơn lốc trực tiếp nện một chiến sĩ của sáu bang phái thành bốn năm mảnh.

Trong lòng hắn đột nhiên sinh cảnh báo, thân thể uốn éo, một mặt quang thuẫn xuất hiện chắn ngang trước người hắn.Oanh!Gai độc oanh thẳng lên quang thuẫn, đem quang thuẫn oanh run lên.Đông Nhĩ Mạc Lôi quay đầu nhìn thấy Nhạc Trọng đang cầm Độc Thứ trong tay lạnh lùng xông tới.- Là ngươi!

Hán cẩu chết tiệt, dám đánh lén ta!

Xem ta tê ngươi!Đông Nhĩ Mạc Lôi hung tàn cười, phát động kỹ năng, giống như cỗ xe tăng vọt tới.Bên người hắn có năm mươi Thánh Lang kỵ, có nam có nữ, đều do Đột Quyết đế quốc mời chào, bọn hắn đi theo Đông Nhĩ Mạc Lôi hướng chỗ Nhạc Trọng lao qua.Đi theo bên người Đông Nhĩ Mạc Lôi đều là cường hóa giả đứng đầu Đột Quyết đế quốc, trong đó có tám người sức chiến đấu không kém hơn nhóm người Bì Kiếm Nhất.

Sức chiến đấu của bốn mươi hai người còn lại tuy rằng còn kém những cường giả đứng đầu, nhưng vài người liên thủ cũng đủ kiềm chế những cường hóa giả như Bì Kiếm Nhất bọn họ.Song phương vừa đối mặt liền điên cuồng chém giết, kiếm quang khủng bố, phân thân ảo ảnh, triệu hoán thú cường đại, thân ảnh nhanh như gió, ngọn lửa tận trời, đủ loại kỹ năng tăng cường không ngừng chớp động trong khu vực này.Đông Nhĩ Mạc Lôi phát động kỹ năng Trùng Phong thẳng tắp xông về hướng Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, phát động kỹ năng Khủng Cụ thuật, một đạo tinh thần trùng kích đáng sợ oanh thẳng lên thân thể Đông Nhĩ Mạc Lôi.Kỹ năng tinh thần hệ như Khủng Cụ thuật thích hợp nhất dùng công kích cường hóa giả lực lượng hệ cùng nhanh nhẹn hệ.

Nếu đối phương không chú ý cường hóa tinh thần, vô luận lực lượng cùng lực nhanh nhẹn của bọn hắn cao tới cỡ nào, vẫn bị Nhạc Trọng miểu sát trong nháy mắt.Đạo tinh thần trùng kích nháy mắt oanh lên thân thể Đông Nhĩ Mạc Lôi, một đạo bạch sắc quang mang chớp động, đạo tinh thần trùng kích nháy mắt hỏng mất.- Vô ích!

Toàn bộ tinh thần công kích đối với ta không có hiệu quả!

Ngu xuẩn!Đông Nhĩ Mạc Lôi đã tăng tốc độ gấp hai mươi lăm lần, hắn cười dữ tợn, lang nha bổng thật lớn trong tay giống như thái sơn dùng xu thế sấm sét đánh tới Nhạc Trọng.Trong mắt Nhạc Trọng chợt lóe dị quang, phát động kỹ năng Ảnh Bộ, thân hình chợt lóe sang bên cạnh, Hắc Nha đao trong tay chém tới.Đương một tiếng vang thật lớn!Lang nha bổng bị Nhạc Trọng đánh văng sang bên, mà Nhạc Trọng cũng bị quái lực của hắn chấn đến run cả cánh tay, Hắc Nha đao cơ hồ rời tay văng ra.Tránh khỏi một kích tất sát của Đông Nhĩ Mạc Lôi, Nhạc Trọng nhanh như quỷ mị rút Độc Thứ nhắm vào đầu hắn liên tục bắn sáu phát.Từ trong thân thể Đông Nhĩ Mạc Lôi nháy mắt dâng lên một mặt quang thuẫn, ngăn chặn sáu phát gai độc bắn ra vỡ tan dập nát.- Có ý tứ!

Nếm ta một kích!Đông Nhĩ Mạc Lôi cười dữ tợn, phát động kỹ năng Cự Nhân Nhất Kích 3 cấp, lực lượng cùng nhanh nhẹn trong nháy mắt gia tăng 40 điểm, mang theo tiếng động xé trời oanh về hướng Nhạc Trọng.Đối mặt một kích kinh khủng của Đông Nhĩ Mạc Lôi, gương mặt Nhạc Trọng không chút thay đổi, nhảy ra phía sau hơn mười thước, tránh khỏi một kích của hắn, sau đó phát động kỹ năng thao túng trọng lực, một đạo sóng gợn bao phủ lên thân thể Đông Nhĩ Mạc Lôi làm thân thể hắn liền trầm xuống.- Trọng lực gấp hai lần?

Căn bản không chút tác dụng!Đông Nhĩ Mạc Lôi lãnh khốc cười vọt tới trước mặt Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vừa lui về phía sau, vừa thay đổi Độc Thứ, hướng Đông Nhĩ Mạc Lôi bắn sáu phát.Đông Nhĩ Mạc Lôi dùng lang nha bổng bảo vệ đầu phát động kỹ năng Trùng Phong nghiền áp tới, sáu phát Độc Thứ oanh lên thân thể hắn nổ tung đem quần áo hắn phá nát lộ ra bì giáp tam giai bên trong.Cho dù Độc Thứ đã thăng cấp thành bảo vật cấp 5, nhưng vẫn không oanh thủng bì giáp tam giai.

Nhưng lực đánh khủng bố cũng không làm cơ thể Đông Nhĩ Mạc Lôi dao động nửa phần cho thấy được sự khủng khiếp của hắn hiện tại.- Đau quá!

Đi chết đi!Vẻ mặt Đông Nhĩ Mạc Lôi thống khổ vặn vẹo, điên cuồng hét lớn một tiếng xuất hiện trước người Nhạc Trọng xuất động kỹ năng Cự Nhân Nhất Kích, hai loại kỹ năng gia trì làm nhanh nhẹn của hắn đột nhiên tăng lên gấp hai mươi chín lần, lang nha bổng như sao băng hướng Nhạc Trọng đập tới.Lúc này nhanh nhẹn của hắn đã không kém Nhạc Trọng bao nhiêu, một kích kia Nhạc Trọng không thể tránh né, chỉ dùng Hắc Nha đao dùng sức chống đỡ, muốn làm tan mất lực lượng của Đông Nhĩ Mạc Lôi.Đương!Nương theo sau tiếng vang thật lớn, Hắc Nha đao của Nhạc Trọng bị chấn bay, thân thể hắn cũng như mảnh vải rách bị oanh bay ra sau.- Ha ha!Đông Nhĩ Mạc Lôi một kích đánh bay Nhạc Trọng, điên cuồng cười to lại phát động kỹ năng Trùng Phong, toàn thân như mũi tên nhọn vọt tới chỗ hắn.Nhạc Trọng bị đánh bay lên không trung, hai tay bị quái lực khủng bố đánh trúng vừa ngứa lại vừa đau, nếu không phải cường độ thân thể hắn mạnh mẽ, một kích này đã bị oanh gãy hai tay.Theo thời gian Nhạc Trọng bị đánh bay, lúc này tình thế của người Hán trên chiến trường đã tồi tệ tới cực điểm.Bì Kiếm Nhất bị một gã cao thủ dùng đao tóc vàng cuốn lấy, kiếm quang bốn phía, đao mang cuồn cuộn, đôi bên không ai làm gì được ai.Phan Thịnh bị một gã cao thủ ngăn cản, đôi bên đều là cao thủ cận chiến, quyền qua cước lại, quyền cước oanh kích như ảo ảnh, âm bạo vang lên bên tai không ngừng.

Bọn họ đều là cao thủ quyền cước đứng đầu, trong khoảnh khắc cũng bất phân thắng bại.Cự Hùng Tần Trăn bị một nữ tử dáng người đầy đặn, tướng mạo diễm lệ, thân mặc bì giáp bó sát người, buộc tóc đuôi ngựa tay cầm song đao quấy nhiễu, tốc độ của nữ tử cao tới mười tám lần, hành động như gió, vòng quanh Tần Trăn không ngừng phát động công kích.Tần Trăn không ngừng rống to nhưng không biện pháp làm gì được nữ tử kia.

Hắn căn bản không đuổi theo kịp nàng, nếu không cẩn thận còn bị nàng đánh trúng khiến cho hắn chật vật không chịu nổi.Thiên Cung Anh dựa vào kỹ năng tiềm hành nhị giai nháy mắt ám sát hai gã cao thủ Thánh Lang kỵ, cuối cùng bị những cao thủ còn lại cuốn lấy.Thánh Lang kỵ có được kinh nghiệm đối phó cao thủ thập phần phong phú, ba gã tiến hóa giả nhanh nhẹn, một tiến hóa giả tinh thần hệ cùng hai gã lực lượng hệ hình thành tiểu đội điên cuồng vây công nàng, làm nàng chật vật không chịu nổi.

Sáu gã tiến hóa giả nàng đều có thể một đao ám sát nếu đơn đả độc đấu, nhưng sáu người vây công làm nàng không thể nào phát huy được sở trường.Những cao thủ còn lại bị cao thủ Thánh Lang kỵ vây công, phòng tuyến tràn đầy nguy cơ.Cao thủ mười bang phái còn lại tránh xa trung tâm những cao thủ đứng đầu đối chiến, lựa chọn đi liệp sát chiến sĩ Kim Lang kỵ.Trên thực tế không ngừng có Kim Lang kỵ theo sự chỉ huy của Cổ Gia Ni công phá vào thành lũy dũng mãnh tràn vào Thiên Mục trấn.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 830: Ái Tân Giác La Huyền Chân! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Nhất định phải tốc chiến tốc thắng!Nhạc Trọng ở giữa không trung trong mắt thoáng hiện hàn quang, nháy mắt lấy ra điện từ pháo đan binh nhắm ngay Đông Nhĩ Mạc Lôi bóp cò.Ngay lúc điện từ pháo đan binh xuất hiện trong tay Nhạc Trọng, Đông Nhĩ Mạc Lôi chợt cảm thấy một cỗ hàn ý thật sâu, hắn không để ý kỹ năng phản phệ, mạnh mẽ đình chỉ kỹ năng, phun ra một ngụm máu tươi nhảy dựng sang bên cạnh.Một đạo quang mang bắn ra oanh trúng vai phải của Đông Nhĩ Mạc Lôi đem vai phải của hắn trực tiếp oanh bạo, một cánh tay cũng rơi rụng trên mặt đất.- Đó là vũ khí gì?

Vì sao uy lực lại khủng bố như vậy?Trong mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi lóe tia hoảng hốt, thân thể hắn dù là cự lực của cơ quan pháo oanh kích cũng có thể thừa nhận được, nhưng vừa bị điện từ pháo oanh trúng liền đứt cánh tay phải, điều này làm cho hắn cảm giác tử vong uy hiếp nồng đậm.Nhạc Trọng một kích thành công liền đứng thẳng người đem điện từ pháo nhắm ngay Đông Nhĩ Mạc Lôi.Đông Nhĩ Mạc Lôi hoảng hốt phát động kỹ năng Lang Nhân Biến Thân 2 cấp cực mạnh của hắn, trong chớp mắt liền biến thành một quái vật đầu sói thân người cao hơn hai thước, thân thể tràn đầy cơ bắp.Vừa biến thành lang nhân, hai chân hắn dụng lực nhảy mạnh, dùng tốc độ cao gấp hai mươi sáu lần hướng phương xa bỏ chạy, trước khi rời đi chỉ lưu lại một câu:- Triệt!Mạnh mẽ như Nhạc Trọng cũng không thể dùng điện từ pháo tập trung được một lang nhân chạy trốn, hắn nhanh chóng điều chỉnh điện từ pháo hướng một tiến hóa giả cầm đại thiết chùy trong tay bóp cò.Một đạo quang mang chớp động, cao thủ kia lập tức bị oanh nổ thân thể, vụn thịt văng ra tung tóe.Chứng kiến một màn kia, những cao thủ Thánh Lang kỵ còn lại sắc mặt đại biến, hơn nữa chủ tướng đã trốn, bọn hắn không còn chút ý chiến đấu, lập tức phá vây bỏ chạy.Nhạc Trọng lật tay, Độc Thứ xuất hiện, hắn bắn ra sáu phát liên tục trực tiếp oanh nổ đầu sáu gã Thánh Lang kỵ tốc độ không cao, sau đó hai mắt ngưng tụ phát động Khủng Cụ thuật, một đạo tinh thần ba động mạnh mẽ trực tiếp oanh trúng nữ tiến hóa diễm lệ đang giằng co cùng Tần Trăn.Hình tượng hão huyền sợ hãi vô tận dũng mãnh tràn vào trong thức hải của nữ nhân kia, khiến nàng sợ hãi đến hôn mê bất tỉnh.Thiên Cung Anh dẫn theo cao thủ cấm vệ điên cuồng truy kích cao thủ Thánh Lang kỵ, liên tiếp giết chết mười lăm tên cao thủ, những Thánh Lang kỵ còn lại đều lợi dụng đủ loại kỹ năng đào thoát sự đuổi giết của bọn họ.Thánh Lang kỵ vừa lui, Nhạc Trọng liền dùng trọng súng máy nhắm ngay Kim Lang kỵ điên cuồng bắn phá.Kim Lang kỵ vừa xông vào Thiên Mục trấn nhưng không có Thánh Lang kỵ mở đường, chỉ có thể bị tấn công không ngừng tử vong.- Lui lại!- Lui lại!- …Cổ Gia Ni nhìn thấy tình thế không ổn lập tức truyền đạt mệnh lệnh rút quân.Kim Lang kỵ vừa nghe lệnh lui quân vô cùng chật vật bỏ lại thật nhiều thi thể hoảng sợ thoát khỏi Thiên Mục trấn.Kim Lang kỵ vừa lui, Nhạc Trọng lập tức mệnh lệnh Tây Môn Liệt tổ chức nhân thủ đem toàn bộ trang bị vũ khí của Kim Lang kỵ thu lại, đồng thời cho Tây Môn Liệt tổ chức người sống sót Thiên Mục trấn xây dựng công sự phòng ngự.Tuy rằng Kim Lang kỵ thối lui ra khỏi Thiên Mục trấn, nhưng chỉ lui ra vài cây số bên ngoài mà không thực sự rời đi.Cổ Gia Ni nhìn Đông Nhĩ Mạc Lôi bị đứt một cánh tay, ngữ khí có chút bất thiện hỏi:- Đông Nhĩ Mạc Lôi, chuyện gì xảy ra?Vừa rút lui, toàn bộ trả giá trước đó của Kim Lang kỵ hoàn toàn uổng phí, bọn hắn tổng cộng bỏ lại bảy trăm cỗ thi thể trong Thiên Mục trấn.

Vừa nghĩ tới có bảy trăm chiến sĩ tinh nhuệ chết trận, trong lòng Cổ Gia Ni tràn ngập sợ hãi.Chiến sĩ tinh nhuệ Kim Lang kỵ là lực lượng trung tâm của Đột Quyết đế quốc, một lần duy nhất đã chết bảy trăm người, điều này đối với Đột Quyết mà nói là một sự đả kích không nhỏ.

Càng làm cho Cổ Gia Ni thêm sợ hãi chính là bọn hắn trả giá lớn như vậy nhưng còn chưa chiếm lĩnh được Thiên Mục trấn, nếu quay về Đột Quyết hắn nhất định sẽ bị nghiêm trị.Đông Nhĩ Mạc Lôi trừng mắt nhìn Cổ Gia Ni lớn tiếng rít gào:- Câm miệng!

Tên tạp chủng hỗn huyết chỉ dựa vào nữ nhân thượng vị như ngươi!

Ở trong Thiên Mục trấn, có một cao thủ trong tay có binh khí tiên tiến siêu việt khoa học kỹ thuật hiện tại.

Kỵ binh vốn đã không giỏi trong việc tấn công thành lũy, ngươi muốn chúng ta mạnh mẽ công thành thì làm sao mà đánh xuống được?Đông Nhĩ Mạc Lôi rõ ràng muốn đem toàn bộ trách nhiệm đổ lên đầu Cổ Gia Ni, trên thực tế hắn là người thứ nhất nhảy vào Thiên Mục trấn, cũng do hắn mang theo Thánh Lang kỵ tấn công thị trấn.

Nếu không phải Nhạc Trọng đem Đại Hán liên minh năm bè bảy mảng miễn cưỡng chỉnh hợp lại, lúc này nói không chừng Thiên Mục trấn đã bị hắn chiếm lĩnh.

Hiện tại không chiếm được thị trấn, hắn lập tức đem lửa giận cùng thất bại quy tội trên người Cổ Gia Ni.Trong mắt Cổ Gia Ni hiện lên vẻ phẫn nộ, sau đó yên lặng cúi đầu.

Hắn là hỗn huyết nhi do người Hán cùng người Duy Ngô Nhĩ tộc kết hợp, trước cuối thời điểm này cũng sẽ không có ai đi để ý.Nhưng ở trong Đột Quyết đế quốc rất chú ý huyết thống tinh thuần, bởi vì Cổ Gia Ni có một nửa huyết thống người Hán nên bị bài xích vô cùng, nếu không phải hắn thông minh dâng lên vài mỹ nhân đứng đầu cho Ô Nhĩ Thoát Thoát, hơn nữa năng lực bản thân hắn xuất chúng, hắn căn bản không đi lên được vị trí này.Cho dù hắn bò lên được vị trí hôm nay, nhưng người Duy Ngô Nhĩ tộc vẫn vô cùng khinh thường hắn, há miệng ngậm miệng liền mắng hắn là tạp chủng.

Chỉ khi nào ở trước mặt Ô Nhĩ Thoát Thoát thì đám tướng lãnh kia mới chịu khiêm tốn hơn một chút.Trong mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi hiện lên hung quang, vô cùng dữ tợn nói:- Hiện tại chúng ta không cách nào chiếm được Thiên Mục trấn nữa!

Chúng ta tạm thời rút quân, đi đánh lén A Gia Á trấn!Cổ Gia Ni phát ra tiếng kêu kinh hãi nói:- A Gia Á trấn!

Đây là thị trấn thuộc thế lực Mãn Châu quốc, nếu tấn công tiểu trấn kia, Mãn Châu quốc nhất định sẽ không để yên!Đông Nhĩ Mạc Lôi trừng mắt hung tợn nói:- Mãn Châu quốc bất quá chỉ là một đám phế vật đã bị Hán hóa.

Bọn hắn căn bản không thể so sánh được với Đại Đột Quyết chúng ta.

Bọn hắn đều là rác rưởi, là giòi bọ mà thôi.

Ta mới là đại tướng, Cổ Gia Ni, ngươi dám chống lệnh sao?Đông Nhĩ Mạc Lôi bị Nhạc Trọng đánh bại trong lòng đang tràn ngập phẫn nộ.

Hắn muốn thông qua một trận đại khai sát giới để phát tiết nỗi phẫn nộ cùng đề cao sĩ khí của Kim Lang kỵ.

Đại giết hại đối với người bị tàn sát mà nói là một hồi tai nạn, nhưng có thể tăng lên sĩ khí cho quân đội của hắn.

Trong chiến tranh, rất nhiều tướng lãnh đều mặc kệ cho tướng sĩ của mình giết hại địch nhân đề cao sĩ khí.Một gã ban tham mưu xông vào kinh hoảng nói:- Tướng quân, tướng quân không xong!

Sau lưng chúng ta có một bộ đội bọc thép đang hướng bên này tiếp cận tới!- Cái gì?Sắc mặt Đông Nhĩ Mạc Lôi cùng Cổ Gia Ni đại biến.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 831: Ái Tân Giác La Huyền Chân! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHiện tại Kim Lang kỵ vừa bị đánh bại, tổn thất hơn bảy trăm chiến sĩ, sĩ khí hạ thấp cực kỳ.

Bây giờ còn có một đội ngũ bọc thép từ sau lưng đánh tới, hiển nhiên là mang theo ý xấu.Cổ Gia Ni hỏi:- Bọn hắn là ai?Tên tham mưu nói:- Bọn họ là Bát Kỳ quân Mãn Châu quốc!Cách chỗ đóng quân của Kim Lang kỵ ngoài 10km, một đội ngũ cơ giới do ba mươi chiếc bộ binh chiến xa, bốn mươi xe chở súng máy, tám chiếc xe tăng, mười chiếc pháo tự hành L22, một ngàn xe máy tạo thành đang hướng bên này chạy nhanh tới.Ngoại trừ đội ngũ hoàn toàn cơ giới hóa, còn có bốn ngàn kỵ binh cưỡi ngựa thường cùng Hắc Lân mã.

Ba ngàn đội ngũ dựa vào hai chân đi đường chậm rãi hướng Kim Lang kỵ vây tới.Con đường rút lui của Kim Lang kỵ đã bị đội ngũ nhân số vượt qua vạn người hoàn toàn cắt đứt.

Trước mặt bọn hắn là Thiên Mục trấn, mặt sau lại là Bát Kỳ quân Mãn Châu đột nhiên giết đi ra.Ngay trung tâm đội ngũ kia, một gã trung niên thần tình phong sương, đầu đội hoàng quan, thân mặc long bào, thân hình cao lớn tráng kiện chớp động tinh quang lộ nụ cười:- Người Hán kia còn có chút bổn sự, lại có thể đem đầu mãnh thú như Đông Nhĩ Mạc Lôi đuổi ra ngoài!Một gã trung niên tướng mạo đường đường, diện mạo bất phàm nhìn nam tử mặc long bào cung kính nói:- Bệ hạ, Đông Nhĩ Mạc Lôi ngoại trừ thực lực mạnh mẽ ra chỉ là một tên mãng phu nhỏ bé.

Chỉ biết cậy mạnh thủ thắng, không ngờ lại dùng kỵ binh công thành, lấy sở đoản đánh sở trường của địch, trong lúc nhất thời tự nhiên không thể chiếm lĩnh.

Chỉ là không ngờ bọn hắn lại tháo chạy nhanh như vậy, thật vượt ngoài ý liệu của nô tài!Tên nam tử mặc long bào chính là hoàng đế Ái Tân Giác La Huyền Chân của Mãn Châu quốc, nam tử tướng mạo đường đường là quân sư đắc lực của hắn tên Thượng Minh Đức.Trong mắt Huyền Chân tràn ngập vẻ hưng phấn cùng cuồng nhiệt:- Lần này chỉ cần tiêu diệt Kim Lang kỵ của Đông Nhĩ Mạc Lôi, Mãn Châu quốc chúng ta có thể nhảy lên thành thế lực lớn thứ hai trên thảo nguyên.

Chờ sau khi gồm thâu thế lực Đột Quyết, Mãn Châu quốc sẽ trở thành thế lực lớn nhất thảo nguyên.

Lấy thảo nguyên làm cơ sở, tương lai trẫm thống nhất cả nước cũng không phải giấc mộng, ha ha!Đại thảo nguyên hoang vắng, người sống sót cũng nhiều hơn những địa phương khác.

Nếu thật sự có thể đem toàn bộ người sống sót tập hợp lại, tuyệt đối có thể hình thành một cỗ thế lực cường đại.- Bệ hạ thánh minh!

Ánh mắt bệ hạ rộng rãi, nô tài hoàn toàn không thể theo kịp!Thượng Minh Đức không ngừng nịnh nọt, đột nhiên xoay chuyển lời nói:- Bệ hạ, giết địch một ngàn tự tổn tám trăm.

Chúng ta muốn gồm thâu Đột Quyết tổn thất cũng sẽ không nhỏ, như vậy sẽ bị Mông Cổ Vương thừa cơ lợi dụng!Trong mắt Huyền Chân hiện lên hàn ý, tự tin nói:- Mông Cổ Vương?

Hừ!

Trẫm tự có biện pháp tiêu diệt hắn.

Minh Đức!Thượng Minh Đức quỳ gối làm ra bộ dáng nô tài nói:- Có nô tài!Huyền Chân uy nghiêm liếc mắt nhìn Thượng Minh Đức nói:- Đợi lát nữa tiêu diệt Đông Nhĩ Mạc Lôi, ngươi đi vào Thiên Mục trấn mời chào người Hán bên trong cho trẫm.

Chỉ cần bọn hắn nguyện ý gia nhập Mãn Châu quốc, trẫm có thể nâng tịch nhập kỳ cho bọn hắn làm người Mãn Châu, hơn nữa cho phép họ thống lĩnh quân đội!Trước cuối thời Huyền Chân là người Mãn tộc bình thường, hắn căn bản không phải hậu duệ Ái Tân Giác La, mà là một nông dân công bình thường.

Nhưng hắn rất thích xem phim truyền hình, sùng bái mười hai hoàng đế của Đại Thanh được truyền hình tô vẽ vô cùng kỳ diệu.Sau cuối thời, Huyền Chân thức tỉnh trở thành tiến hóa giả đứng đầu, liền đổi tên thành Ái Tân Giác La Huyền Chân, hơn nữa sáng lập thế lực Mãn Châu quốc.

Hắn sử dụng hết thảy chế độ đều bắt chước theo thời Thanh triều quá khứ, còn có một chút chế độ hiện tại nên có vẻ thập phần hỗn loạn.

Nhưng Huyền Chân thủy chung cho rằng Mãn tộc mới là chủng tộc cao nhất, mỗi lần hắn gặp được tộc nhân khác mà hắn xem trọng đều thích mời chào tới, nâng tịch cho những nhân tài kia trở thành người Mãn.Huyền Chân vì muốn lôi kéo cao thủ nên ra tay cực kỳ hào phóng, rất nhiều cao thủ cũng tụ tập dưới trướng của hắn.

Hắn nhìn người Hán trong Thiên Mục trấn có thể đánh lui được Đông Nhĩ Mạc Lôi, trong lòng liền sinh ra ý mời chào.Thượng Minh Đức quỳ xuống phục lạy nói:- Dạ, nô tài tuân mệnh!Theo thời gian trôi qua, Bát Kỳ quân của Mãn Châu quốc càng ngày càng tiếp cận Kim Lang kỵ.Cổ Gia Ni nhìn Bát Kỳ quân càng lúc càng gần, trong mắt tràn ngập lo âu:- Làm sao bây giờ?Trong mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi chợt lóe hung quang, tính khí phát tác:- Phá vây!

Mọi người nghe lệnh, theo ta cùng nhau giết ra!

Phá vây xông ra ngoài!

Chỉ mở một đường máu chúng ta mới có thể còn sống về nhà!

Giết!

Giết!

Giết!- Giết!- Giết!- Giết!Kim Lang kỵ theo lời Đông Nhĩ Mạc Lôi tràn ngập sát khí rống lớn kêu to.- Theo ta xông lên!Đông Nhĩ Mạc Lôi cưỡi Hắc Lân mã hướng chỗ Bát Kỳ quân vọt tới.Gần ba ngàn Kim Lang kỵ theo Đông Nhĩ Mạc Lôi tràn ngập sát khí xung phong về phía trước.Đông Nhĩ Mạc Lôi tuy rằng hung hãn nóng nảy nhưng hắn không ngốc, hắn cũng không tấn công về hướng bộ đội cơ giới mà hướng chỗ yếu ớt nhất của Bát Kỳ quân, vọt tới chỗ những bộ binh bình thường.Bộ đội cơ giới lập tức nổ súng, trong mưa đạn giăng đầy từng chiến sĩ Kim Lang kỵ bị bắn nổ tung, tạc đến tan xương nát thịt.Kỵ binh cùng bộ binh Bát Kỳ quân đều hướng Kim Lang kỵ nổ súng, đem bọn họ bắn rơi xuống ngựa.Nhưng Kim Lang kỵ toàn bộ đều sử dụng Hắc Lân mã, tốc độ nhanh hơn ngựa bình thường gấp hai, chỉ trả giá vài trăm người thương vong Đông Nhĩ Mạc Lôi đã mang binh trực tiếp nhập vào trong trận địa bộ binh Bát Kỳ.Tuy rằng Đông Nhĩ Mạc Lôi bị đứt một cánh tay, nhưng hắn vẫn hung hãn tuyệt luân, lang nha bổng dài ba thước trong tay mang theo cỗ lốc xoáy oanh lên người những binh sĩ kia, đem bọn họ đánh thành thịt vụn.Những binh sĩ này đại bộ phận đều bại lộ nơi dã ngoại, bọn họ cũng chưa từng nhận qua huấn luyện quân sự hóa chính quy, trong tay chỉ cần trường mâu chế tạo bằng gỗ, bị Kim Lang kỵ xông tới liền bị đánh tơi bời, bỏ trốn tán loạn.Oanh!

Oanh!Mười chiếc pháo tự hành L22 không ngừng bắn phá, những viên đạn pháo nổ trên nhóm Kim Lang kỵ, đem thật nhiều chiến sĩ Kim Lang kỵ nổ thành dập nát.

Đạn pháo hung mãnh trút xuống những bộ binh kia, đem cả họ nổ tung nát nhừ.Thừa dịp Đông Nhĩ Mạc Lôi dẫn người đột kích nhóm bộ binh, một ngàn binh sĩ cưỡi xe máy tay cầm súng trường cũng quấn ra sau Kim Lang kỵ không ngừng nổ súng đem cả họ lẫn chính bộ binh của mình giết chết.Ba ngàn bộ binh kia chính là nô binh, hoàn toàn do người Hán cùng những dân tộc thiểu số khác tạo thành chuyên dùng làm vật hi sinh, Huyền Chân dùng họ hấp dẫn lực chú ý để Kim Lang kỵ tùy ý giết hại tiêu hao thể lực cùng mã lực của Kim Lang kỵ.Đông Nhĩ Mạc Lôi thống lĩnh Kim Lang kỵ dễ dàng giết chết ba ngàn nô binh nhưng lại bị tinh nhuệ Bát Kỳ quân không ngừng bắn chết.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 832: Mãn Châu Quân Thắng Thảm! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBốn ngàn kỵ binh Bát Kỳ quân vây quanh hai bên Kim Lang kỵ, tùy thời chuẩn bị phát động một kích kinh thiên.

Trong tay kỵ binh Bát Kỳ quân đại bộ phận đều sử dụng Trảm Mã đao, tác dụng của bọn họ là phòng ngừa Kim Lang kỵ chạy trốn, kiềm chế bọn họ, lúc cần thiết tiến hành truy kích mở rộng thành quả chiến đấu.Chân chính có thể giết địch là một ngàn binh sĩ chạy xe máy cùng bộ đội bọc thép doanh.Bị một ngàn binh sĩ chạy xe máy công kích, không ngừng có chiến sĩ Kim Lang kỵ bị bắn rơi xuống ngựa, thanh âm kêu gào thê thảm vang thành một mảnh.- Theo ta xông ra!Hai mắt Đông Nhĩ Mạc Lôi đỏ đậm lớn tiếng rống to, suất lĩnh hơn tám mươi chiến sĩ Thánh Lang kỵ còn lại ý đồ phá vây chạy ra ngoài.- Giết!Quan chỉ huy Bát Kỳ kỵ binh Đông Giai Quốc nổi giận gầm lên một tiếng, dẫn dắt kỵ binh Bát Kỳ cầm Trảm Mã đao trong tay hướng một ngàn tám trăm Kim Lang kỵ còn lại vọt tới.Hai phương kỵ binh cao cấp nhất trên thảo nguyên đụng vào nhau, tiến hành cận chiến dã man nhất nhưng cũng tàn khốc nhất.

Nếu luận thực lực tố chất của chiến sĩ Kim Lang kỵ đã chinh chiến từ các chiến trường Tân Cương đến Mông Cổ đều mạnh hơn Bát Kỳ kỵ binh không ít, nhưng chiến sĩ Kim Lang kỵ vốn đã bị Nhạc Trọng mang binh đánh lui khỏi Thiên Mục trấn, thể lực tiêu hao thật lớn.

Sau đó bị bộ đội cơ giới hóa của Mãn Châu quốc công kích tổn thương thảm trọng, bị bách chém giết nô binh, thể lực cùng sĩ khí đã hạ thấp tới cực điểm.

Một lần xung phong đã có thật nhiều Kim Lang kỵ bị Bát Kỳ kỵ binh chém xuống ngựa.Đông Nhĩ Mạc Lôi ở bên trong Kim Lang kỵ vô cùng hung hãn giống như một cỗ máy xay thịt, lang nha bổng giống như gió xoáy vung ra, Bát Kỳ kỵ binh ngăn cản đường đi đều bị đánh thành thịt vụn, không người nào có thể chắn đỡ được hắn một kích.

Hắn dùng hơn tám mươi Thánh Lang kỵ giống như mũi tên tả xung hữu đột trong vòng vây Bát Kỳ kỵ binh liều chết, mang tới thương vong thật lớn cho bọn hắn.- Đông Nhĩ Mạc Lôi!

Đi chết đi!Ngay lúc Đông Nhĩ Mạc Lôi đang tả xung hữu đột, Đông Giai Quốc cầm một thanh Yểm Nguyệt đao trong tay nổi giận gầm lên một tiếng, thúc ngựa vọt tới.Đông Giai Quốc là thủ lĩnh Bát Kỳ kỵ binh, đồng dạng cũng là một tiến hóa giả lực lượng hệ thực lực mạnh mẽ, trong Mãn Châu quốc cũng là một kiêu tướng chiến công hiển hách.- Tạp cá nơi nào đến!

Đi chết đi!Khi Đông Giai Quốc đi tới trước người Đông Nhĩ Mạc Lôi, hắn cười lên hung tàn, phát động kỹ năng Cự Nhân Nhất Kích, lang nha bổng giống như ngọn núi cao oanh thẳng vào Đông Giai Quốc.Đông Giai Quốc dùng Yểm Nguyệt đao chắn ngang trước người của mình.Đương!Nương theo sau tiếng vang thật lớn, Đông Giai Quốc lẫn Hắc Lân mã bị lang nha bổng tạp thành thịt vụn.- Đông tướng quân đã chết!- Đông tướng quân đã chết!

Làm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ?Đông Giai Quốc vừa bị Đông Nhĩ Mạc Lôi một chiêu miểu sát, lập tức làm Bát Kỳ kỵ binh lâm vào trong hỗn loạn.Mà bên Kim Lang kỵ sĩ khí bừng lên, theo Đông Nhĩ Mạc Lôi suất lĩnh tả xung hữu đột cứng rắn đem Bát Kỳ kỵ binh giết đến hỏng mất.Đông Nhĩ Mạc Lôi giết Bát Kỳ kỵ binh trở nên tán loạn, cũng không truy kích mà mang theo hơn tám trăm Kim Lang kỵ còn sống sót chật vật bỏ chạy phương xa.Tuy rằng hắn hung hãn nhưng không hề ngu xuẩn.

Mãn Châu quốc cũng có cao thủ nhiều như mây, còn có bộ đội bọc thép.

Nếu hắn còn mang theo tám trăm Kim Lang kỵ tiếp tục chém giết, kết cục chỉ còn con đường chết.Bên trong vòng vây trùng điệp của hộ vệ, Huyền Chân nhìn Đông Nhĩ Mạc Lôi dẫn dắt Kim Lang kỵ giết ra vòng vây nghiến răng nghiến lợi tràn ngập cừu hận nói:- Đông Nhĩ Mạc Lôi, trẫm tuyệt đối phải giết ngươi!Cuộc chiến này Huyền Chân điều động toàn bộ tinh nhuệ Mãn Châu quốc đến vây giết Đông Nhĩ Mạc Lôi, bọn hắn tiêu diệt hơn hai ngàn tinh nhuệ Kim Lang kỵ nhưng bản thân cũng tổn thất thảm trọng, ba ngàn nô binh bị giết tán loạn, có thể thu thập còn chưa đầy một ngàn người, bốn ngàn Bát Kỳ kỵ binh cũng bị giết hơn ngàn người, đồng thời kể cả cường hóa giả cao cấp như Đông Giai Quốc cũng chết trận hơn mười chiến sĩ.Lấy lực lượng ba ngàn kỵ binh mạnh mẽ đột vây trong một vạn bộ đội, đồng thời còn đem hai đội ngũ giết được tán loạn, cho thấy được sức chiến đấu khủng bố của Kim Lang kỵ dưới sự thống soái của Đông Nhĩ Mạc Lôi.

Nếu gặp phải binh lực ngang nhau, Bát Kỳ kỵ binh tuyệt đối sẽ bị Kim Lang kỵ đánh tới đại bại.Thanh âm Huyền Chân băng sương đằng đằng sát khí nói:- Thượng Minh Đức, trẫm lệnh cho ngươi đi chiêu hàng Thiên Mục trấn, ngươi nói với bọn họ, nếu đầu hàng trẫm, trẫm liền ban thưởng bọn hắn vinh hoa phú quý, quyền thế mỹ nữ.

Nếu không hàng, trẫm lập tức điều động đại quân tiến công Thiên Mục trấn, phá trấn xong chó gà không tha!Trong lòng Thượng Minh Đức rùng mình quỳ trên mặt đất phục lạy lui ra:- Nô tài hiểu rõ!Thượng Minh Đức rất nhanh cầm một mặt cờ hàng tiến vào Thiên Mục trấn.Thượng Minh Đức vừa tiến vào thị trấn liền bị người đưa tới trước mặt Nhạc Trọng cùng sáu thủ lĩnh bang phái còn sót lại.

Nguyên bản mười bang phái trải qua cuộc chiến với Đông Nhĩ Mạc Lôi chỉ còn lưu lại sáu đại thủ lĩnh mà thôi.Thượng Minh Đức nhìn quanh mọi người vô cùng kiêu căng nói:- Ta là lễ bộ thượng thư Thượng Minh Đức của Mãn Châu đế quốc, các ngươi ai là thủ lĩnh Thiên Mục trấn?Mãn Châu quốc là một trong ba đại thế lực của thảo nguyên, Thiên Mục trấn chẳng qua chỉ là đạo quân ô hợp, Thượng Minh Đức có Mãn Châu quốc làm hậu thuẫn, tự nhiên vô cùng kiêu căng.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn hắn, lạnh băng ra lệnh:- Đem hắn kéo xuống, trước chém một bàn tay!

Để cho hắn học tập làm sao nói chuyện!Lý Quảng phất phất tay, hai gã chiến sĩ tiến lên bắt lấy Thượng Minh Đức kéo ra ngoài.Thượng Minh Đức hoảng hốt vội vàng xin khoan dung:- Đừng!

Đại nhân tha mạng!

Đại nhân tha mạng!

Hai nước tranh chấp không giết sứ giả!

Hai nước tranh chấp không giết sứ giả ah!Tây Môn Liệt đứng dậy nhìn chằm chằm Nhạc Trọng nói:- Khoan đã!

Minh chủ, hai nước tranh chấp không giết sứ giả, tạm tha hắn lần này được không?Ánh mắt Nhạc Trọng rơi lên người Tây Môn Liệt, lãnh liệt băng sương không nói tiếng nào.Tây Môn Liệt bị Nhạc Trọng nhìn chằm chằm lông tóc dựng đứng, trong lòng chảy đầy mồ hôi lạnh, thân thể cũng thoáng run lên, hối hận vì sao mình lại nhảy ra nói chuyện làm gì.Biểu hiện của Nhạc Trọng trên chiến trường đã làm mọi người ghé mắt, ngay cả Đông Nhĩ Mạc Lôi tung hoành vô địch cũng bị hắn đánh trọng thương rút lui, đồng thời Nhạc Trọng mới mời chào mười cấm vệ ( trong đó có hai người đã chết trận) cũng đều là cao thủ đứng đầu, bất kỳ một người nào cũng không kém hơn nhóm thủ lĩnh bang phái như bọn hắn, thậm chí còn mạnh hơn không ít.Dù sao thân làm thủ lĩnh ngoại trừ vũ lực, còn muốn chơi nữ nhân, quản lý bang phái cùng xử lý một ít chuyện vặt vãnh, không thể giống như độc hành hiệp thường thường ra ngoài đi liệp sát biến dị thú hoặc tang thi thăng cấp.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 833: Mãn Châu Quân Thắng Thảm! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn nữa Lý Quảng nhận thức nhiều độc hành hiệp, hiện tại Nhạc Trọng đã thực sự xứng đáng với chức vị minh chủ liên minh.

Chẳng những hắn đã có được vũ lực xứng với chức vị, còn nắm giữ thế lực mạnh mẽ.

Hơn nữa còn lòng dạ độc ác, giết người không chớp mắt, xử sự quyết đoán.

Bị kiêu hùng như vậy nhìn chằm chằm, Tây Môn Liệt thập phần sợ hãi một giây sau đã bị Nhạc Trọng giết chết tại chỗ.Nhạc Trọng thản nhiên nhìn Thượng Minh Đức nói:- Được rồi!

Tôi sẽ cấp cho Tây Môn huynh một lần mặt mũi.

Thượng Minh Đức, nếu ông đã là sứ giả của Mãn Châu quốc, vậy quỳ xuống nói chuyện đi!

Nếu không muốn quỳ, tôi có thể cho người giúp ông một phen!Nhạc Trọng vốn không có dự định giết chết Thượng Minh Đức, hắn chỉ muốn chèn ép dáng vẻ bệ vệ của người kia, làm cho Thượng Minh Đức ngoan ngoãn hơn một chút.Thượng Minh Đức trải qua một lần kinh hoảng không còn dám hung hăng càn quấy, không chút khí khái quỳ dưới đất, thân thể run rẩy nói:- Mãn Châu quốc Ái Tân Giác La Huyền Chân điện hạ vĩ đại muốn các người đến đầu hàng.

Chỉ cần các người nguyện ý đầu hàng, mỗi người đều được nâng tịch nhập kỳ, trở thành người của Bát Kỳ vĩ đại.

Sau này vinh hoa phú quý hưởng mãi không hết, quyền thế mỹ nữ cũng sẽ được bệ hạ vui lòng ban thưởng.

Nếu các người cự tuyệt lời mời chào của bệ hạ, bệ hạ sẽ phát động một vạn đại quân tiến công Thiên Mục trấn, chó gà không tha!Nghe xong lời nói của Thượng Minh Đức, đại bộ phận mọi người đều đại biến.

Mãn Châu quốc điều động một vạn đại quân, số lượng quân đội còn nhiều hơn số lượng dân cư trong trấn, bọn hắn còn có xe tăng, trọng pháo vân vân tương trợ.

Muốn liều mạng thật sự rất ít khả năng, nghe được lời mời chào của Thượng Minh Đức không ít người chợt dao động trong lòng.Sở dĩ mọi người thành lập Đại Hán liên minh chỉ vì muốn ôm thành đoàn hỗ trợ lẫn nhau, sợ bị ba đại thế lực đánh bại biến thành nô lệ cho người.

Hiện tại Mãn Châu quốc nguyện ý mời chào bọn họ, ban thưởng chức quan lộc hậu, tiền tài mỹ nữ, bọn hắn đương nhiên cảm thấy dao động, muốn đi dựa dẫm Mãn Châu quốc.Ánh mắt Nhạc Trọng chợt lóe hàn quang, đột ngột vung Độc Thứ chỉ vào đầu Thượng Minh Đức bóp cò.Phanh!Đầu Thượng Minh Đức nổ tung, thi thể không đầu ngã trên mặt đất.

Mãi cho tới lúc chết hắn cũng không hề nghĩ tới Nhạc Trọng không nói lời nào đã xử lý hắn.- Minh chủ!- Minh chủ, anh đang làm gì đó?Các thủ lĩnh nhìn thấy một màn này sắc mặt đều đại biến.

Sự tình phát sinh quá nhanh, ngay cả mở miệng ngăn cản cũng không thể nào, chỉ có thể phát ra thanh âm sau khi việc đã xảy ra.Nhạc Trọng lạnh lùng đáp:- Hiện tại tôi đã giết chết sứ giả Mãn Châu quốc, nói vậy trong lòng các người hẳn đang hận tôi đến chết.

Nhưng người thì tôi đã giết, dựa theo phong cách hành sự của Mãn Châu quốc, cho dù hiện tại các người đầu hàng, cũng chỉ có con đường chết.

Mãn Châu quốc tuyệt đối sẽ phát động tấn công Thiên Mục trấn, chó gà không tha.

Nếu muốn giữ mạng, hiện tại khởi động toàn bộ tinh thần liều chết chống cự đi, như vậy may ra còn một con đường sống.

Tây Môn Liệt, ông đi nói cho người sống sót trong trấn biết, tôi đã giết sứ giả Mãn Châu quốc, đợi lát nữa bọn hắn công phá thị trấn, toàn bộ mọi người sẽ phải chết.

Tổ chức bọn họ, lập tức đi xây dựng công sự.

Những người còn lại nghỉ ngơi thật tốt, đợi mệnh lệnh!

Không bao lâu nữa chúng ta tuyệt đối sẽ có một cuộc ác chiến!Tây Môn Liệt lộ vẻ chua xót nói:- Dạ, minh chủ!Hiện tại toàn bộ mọi người trong Thiên Mục trấn bị Nhạc Trọng buộc chặt vào nhau, một người vinh thì mọi người cùng vinh, nếu thị trấn bị công phá toàn bộ mọi người chỉ còn con đường chết, những thủ lĩnh các thế lực cùng các độc hành hiệp chỉ có thể nghĩ đủ mọi biện pháp ngăn cản Mãn Châu quốc tiến công.Người sống sót trong Thiên Mục trấn cũng bị tin tức của Tây Môn Liệt mang đến làm sợ ngây người, bọn họ bị hắn tổ chức lên, bắt đầu xây dựng đủ loại công sự cùng bố trí chướng ngại vật trong trấn.Đủ loại xe bị vứt bỏ, giường, bao cát, đá, ti vi đều bị người vận chuyển đến trước Thiên Mục trấn dùng làm công sự che chắn.Ngay trong lúc mọi người còn đang bận rộn, bang chủ Phấn Hồng bang Triệu Lệ tìm Nhạc Trọng:- Minh chủ, Phấn Hồng bang chúng tôi tinh thông chế tạo cạm bẫy, tôi có một chị em có được kỹ năng chế tạo cạm bẫy, hi vọng ngài có thể phân phối một ít nhân thủ trợ giúp chúng tôi!Sự tình quan hệ tới sinh tử, Triệu Lệ cũng chỉ phải xuất ra bổn sự chế tạo cạm bẫy đến đả kích địch nhân.

Nếu Thiên Mục trấn bị công pháo, những nữ nhân như các nàng một khi bị bắt sẽ bị lăng nhục đến chết.Nhạc Trọng ra lệnh cho Tây Môn Liệt:- Được!

Tây Môn Liệt, ông điều một ngàn người trợ giúp Triệu Lệ chế tạo cạm bẫy!Tây Môn Liệt gật đầu nhanh chóng tập hợp ngàn người giao cho nàng.Giáo chủ Thiên Ma giáo Phí Đồ Dã cũng tìm Nhạc Trọng:- Minh chủ, Thiên Ma giáo biết chế tác địa lôi giản dị, xin phân phối hai trăm người phối hợp chúng tôi!- Tây Môn Liệt, điều ba trăm người cho Phí Đồ Dã, giúp hắn chế tạo địa lôi!Theo mệnh lệnh của hắn, Tây Môn Liệt điều ba trăm người giao cho Phí Đồ Dã bố trí địa lôi ngay lối vào trong trấn.Toàn bộ mọi người trong thị trấn đều lấy hết bản lĩnh của chính mình cải tạo thị trấn, cống hiến lực lượng tìm kiếm con đường sinh tồn.- Sao lại thế này?

Tên cẩu nô tài Thượng Minh Đức vì sao còn chưa trở về?Đợi một giờ sau, Huyền Chân nhướng mày, trong lòng hiện lên dự cảm bất tường:- Chẳng lẽ những tên kia bắt giữ hắn, hay là hắn đã bị người bên trong đón mua, đang chơi nữ nhân trong đó?Do dự một lúc Huyền Chân gọi tới một người Hán nói:- Cảnh Đại Trung!

Ngươi đi vào Thiên Mục trấn chiêu hàng bọn hắn cho trẫm, sau đó nhìn xem tên cẩu nô tài Thượng Minh Đức rốt cục đang làm cái gì!- Nô tài tuân chỉ!Cảnh Đại Trung quỳ trên mặt đất phục lạy Huyền Chân sau đó đi vào trong trấn.Chiến sĩ Thiên Mục trấn thập phần có lễ phép đem Cảnh Đại Trung dẫn tới trước mặt Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lạnh lùng liếc mắt nhìn Cảnh Đại Trung, nói:- Tiền nhiệm Thượng Minh Đức của ông đã bị tôi bắn nổ đầu!

Ông muốn chết hay là muốn sống?Cảnh Đại Trung tuôn mồ hôi lạnh, hắn quỳ trên mặt đất cuống quýt dập đầu:- Nô tài muốn sống!

Nô tài muốn sống!

Thỉnh thủ lĩnh tha cho nô tài một mạng đi!Cảnh Đại Trung vốn không phải là người có cốt khí gì, người có cốt khí cũng không chạy tới chỗ Mãn Châu quốc làm nô tài cho Huyền Chân.

Nhạc Trọng vừa uy hiếp hắn thì xương cốt hắn lập tức nhũn ra.Nhạc Trọng hướng Cảnh Đại Trung hỏi:- Tôi cần có thời gian!

Ông có biện pháp nào để Huyền Chân tạm hoãn tấn công Thiên Mục trấn?Lúc này toàn bộ người sống sót trong trấn đang xây dựng đủ loại công sự, chuẩn bị nghênh đón cuộc chiến tàn khốc sắp tới, mỗi khi kéo dài được một phút thời gian thì sự tấn công của Mãn Châu quốc càng thêm gian nan.Trong lòng Cảnh Đại Trung tuôn đầy mồ hôi lạnh, không ngừng tự hỏi, vận chuyển đại não tới cực hạn, hắn biết câu trả lời của hắn có quan hệ tới sinh mạng của chính hắn.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 834: Cảnh Đại Trung.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnCảnh Đại Trung vắt hết óc, trong mắt chợt sáng ngời nhìn Nhạc Trọng hiến kế:- Có!

Thủ lĩnh đại nhân, chỉ cần ngài trá hàng!

Chỉ cần ngài thả tôi trở về nói với Huyền Chân ngài nguyện ý đầu hàng, nhưng cần có thời gian sửa sang lại tài sản tư nhân, xin hắn chờ thêm hai giờ.

Hắn tuyệt đối sẽ đáp ứng thỉnh cầu của ngài, chờ thêm hai tiếng.

Tôi biết lòng kiên nhẫn của con người hắn cũng có hạn, hai giờ đã là cực hạn.

Nhiều hơn nữa hắn sẽ không đồng ý!Nhạc Trọng lạnh lùng nói:- Được!

Tôi sẽ cho ông trở về.

Nhưng trước đó tôi sẽ cắm bom cảm ứng trong người của ông, một khi trong vòng hai giờ Huyền Chân phát động tấn công, tôi sẽ khởi động bom đem ông tạc đến tan xương nát thịt.

Người đầu, cắm bom cảm ứng cho hắn!Hai gã chiến sĩ tiến tới đè xuống Cảnh Đại Trung, một gã cầm đại đao cắt một vết thương trên đùi hắn, đem một viên bom điều khiển nhỏ xíu cắm vào bên trong bắp đùi hắn.Một cường hóa giả tiến lên nhấn một cái vào bom điều khiển, một đạo thanh sắc quang mang bao phủ lên viên bom kia.Nhìn thấy một màn này sắc mặt Cảnh Đại Trung tái nhợt, nhưng hắn không dám nói thêm lời nào.

Nam nhân đang ngồi trên ghế cao chính là hung nhân, ngay cả lễ bộ thượng thư Thượng Minh Đức cũng bị hắn oanh giết, to gan lớn mật hung hãn tuyệt luân, hắn cũng không muốn chết ở tại nơi này.Một gã cường hóa giả có được kỹ năng trị liệu ngoại thương chỉ vào đùi Cảnh Đại Trung phát động kỹ năng, một đạo quang mang chớp động, miệng vết thương trên đùi hắn liền khép lại, đem bom điều khiển phong kín vào trong bắp đùi của hắn.- Tôi cho ông xem uy lực của bom điều khiển trong người của ông đi!Nhạc Trọng đem một viên bom tương tự ném vào chỗ một ngọn núi giả ở ngoài sân, sau đó ấn nút.Oanh!Nương theo sau tiếng nổ vang thật lớn, núi giả bị tạc sụp hơn phân nửa.Thấy một màn kia, sắc mặt Cảnh Đại Trung biến thành cực kỳ tái nhợt, mặc cho ai nếu trong thân thể bị cắm thứ kia sắc mặt cũng sẽ không tốt hơn chỗ nào.Nhạc Trọng nói:- Viên bom kia rất dễ lấy ra, chỉ cần động thủ thuật là có thể lấy được.

Nhưng tôi đã cho bộ hạ tăng thêm kỹ năng cảm ứng bên trên, chỉ cần ông dám khai đao vào bộ vị đó, hoặc có dị động, tôi sẽ lập tức có cảm ứng, sau đó kíp nổ bom.

Nếu ông không tin lời của tôi thì cứ việc thử xem!Cảnh Đại Trung liên tục hướng Nhạc Trọng cam đoan:- Thủ lĩnh đại nhân nhất ngôn cửu đỉnh, tuyệt đối sẽ không lừa gạt nô tài.

Nô tài tuyệt đối sẽ không đem cái mạng nhỏ của mình ra thử nghiệm, xin thủ lĩnh đại nhân hãy yên tâm!Nhạc Trọng nhìn Cảnh Đại Trung thản nhiên nói:- Đi xuống đi!

Nửa giờ sau tôi sẽ cho ông trở về!Cảnh Đại Trung vội vàng bái tạ nói:- Cảm ơn thủ lĩnh!

Cảm ơn thủ lĩnh!Triệu Tĩnh Lôi có chút khó tin nhìn Nhạc Trọng hỏi:- Nhạc Trọng, anh đã nắm giữ kỹ thuật điều khiển bom cảm ứng rồi sao?Một khi loại bom cảm ứng này được phát minh đi ra, đây chính là thủ đoạn dùng khống chế người khác cực kỳ đáng sợ.

Trên cổ Thiên Cung Anh đeo cái vòng bom cảm ứng, một khi không có mật mã mà mạnh mẽ gỡ xuống, bom sẽ lập tức nổ mạnh.

Triệu Tĩnh Lôi có chút không dám tin tưởng Nhạc Trọng đã nắm giữ được kỹ thuật như thế.

Thể tích của quả bom cảm ứng cực nhỏ, nàng thật khó tưởng tượng còn có thể tăng thêm máy cảm ứng chính xác bên trong.Nhạc Trọng khẽ mỉm cười nói:- Làm sao có thể?

Đó hoàn toàn chỉ hăm dọa hắn.

Có bom điều khiển thì thật sự, nhưng nếu hắn muốn lấy ra, chỉ cần làm phẫu thuật là được!Triệu Tĩnh Lôi hỏi:- Anh không sợ hắn trở về làm phẫu thuật lấy bom ra sao?Nhạc Trọng nói:- Người quý mạng như Cảnh Đại Trung tuyệt đối sẽ không dám mạo hiểm tính mạng lấy bom ra.

Cho dù hắn động thủ lấy ra, vậy thì thế nào?

Việc mà Huyền Chân có thể làm chỉ là tấn công Thiên Mục trấn!Triệu Tĩnh Lôi ngẫm nghĩ, quả thật đúng như lời của Nhạc Trọng, cho dù bị Cảnh Đại Trung biết được bọn họ cũng không hề có tổn thất gì.Sau nửa giờ khi Huyền Chân đã chờ đợi không còn chút bình tĩnh, Cảnh Đại Trung về tới hội báo:- Chúc mừng bệ hạ, chúc mừng bệ hạ!

Thủ lĩnh Nhạc Trọng của Thiên Mục trấn khiếp sợ thiên uy của bệ hạ, nguyện ý đầu hàng bệ hạ.

Nhưng hắn cũng khai ra mấy điều kiện hi vọng bệ hạ có thể đáp ứng!Huyền Chân mừng rỡ vội vàng hỏi:- Điều kiện gì?Cảnh Đại Trung chậm rãi nói:- Thứ nhất, Nhạc Trọng hi vọng ngài có thể phong hắn làm thống lĩnh quân đội.

Thứ hai, hắn không hi vọng bộ đội của mình bị đánh tan, mà hi vọng tiếp tục thống lĩnh thủ hạ cũ.

Thứ ba, hắn hi vọng sự an toàn chính bản thân cùng tài sản của mình cùng đám bộ hạ!Huyền Chân khẽ nhíu mày:- Vậy ngươi trả lời như thế nào?Huyền Chân cực kỳ đề phòng những người Hán cùng cao thủ dị tộc khác tới đầu hàng, tuyệt đối không cho phép người Hán kiêu ngạo.

Hắn thích đánh tan các thế lực mà hắn mời chào về, sắp xếp vào trong Bát Kỳ quân sử dụng, mà không phải cho phép người Hán tiếp tục thống lĩnh bộ hạ cũ.Cảnh Đại Trung hiểu rõ, vội vàng nói:- Nô tài đáng chết, tự chủ trương đáp ứng điều kiện thứ nhất cùng thứ ba của hắn.

Nhưng nô tài kiên định cự tuyệt yêu cầu thứ hai của hắn.

Trải qua nô tài kiên nhẫn khuyên bảo, hắn cũng đáp ứng yêu cầu của nô tài, bỏ qua điều kiện thứ hai.

Nhưng hắn đưa ra yêu cầu sau khi gia nhập Mãn Châu quốc chúng ta, hắn có được quyền lực lựa chọn một trăm xử nữ xinh đẹp phụng dưỡng hắn.

Hơn nữa cần do Mãn Châu quốc nuôi dưỡng cung cấp hắn.

Nô tài đáng chết, đã đáp ứng thỉnh cầu của hắn!Chân mày Huyền Chân giãn ra, nhìn khuôn mặt nịnh hót của Cảnh Đại Trung càng thấy thuận mắt:- Tốt!

Ngươi làm rất tốt!

Cảnh Đại Trung, ngươi không hổ là nô tài tốt của trẫm!

Ngươi trung tâm làm việc cho trẫm, trẫm tuyệt đối sẽ không bạc đãi ngươi.

Chờ sau khi lấy được Thiên Mục trấn, trẫm thưởng ngươi năm mỹ nữ!Cảnh Đại Trung quỳ dưới đất cuống quýt dập đầu nói:- Tạ chủ long ân!Huyền Chân liền hỏi:- Khi nào bọn hắn ra thành đầu hàng?- Nhạc Trọng đề nghị ngày mai dẫn người ra thành đầu hàng!Cảnh Đại Trung vừa nói xong, Huyền Chân chợt nhíu mày.Cảnh Đại Trung thản nhiên nói:- Nô tài tự nhiên nghiêm khắc cự tuyệt yêu cầu của hắn.

Nô tài nói nếu hắn muốn ngày mai, nhất định là có ý niệm kéo dài thời gian.

Nhạc Trọng hoảng sợ đã cầu xin với nô tài, cho bọn hắn chút thời gian thu thập tài sản riêng tư.

Nô tài cũng không tiện ép buộc bọn hắn quá mức, chỉ cho hai giờ thời gian thu thập.

Hai giờ sau bọn hắn nguyện ý mang binh đầu hàng bệ hạ!Huyền Chân do dự một chút chậm rãi nói:- Hai giờ sao?

Được rồi, trẫm sẽ chờ bọn hắn hai giờ!Thiên Mục trấn có thể đem Kim Lang kỵ đánh lui, Huyền Chân thật muốn gồm thâu cỗ thế lực này mà không cần hao tổn một binh một tốt, vì vậy hắn mới đồng ý lưu thời gian cho đối phương.Hai giờ đối với Huyền Chân mà nói cũng không xem vào đâu.

Nếu có thể đem Thiên Mục trấn hoàn hảo không chút hao tổn nắm giữ trong tay, Huyền Chân thậm chí nguyện ý chờ một ngày.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 835: Kích Chiến Bạch Giáp Quân! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong lòng Huyền Chân vừa quyết định liền nhướng mày nói:- Thượng Minh Đức đâu?Vẻ mặt Cảnh Đại Trung phẫn nộ nói:- Bệ hạ!

Ngài nhất định phải nghiêm trị tên tiểu nhân vô sỉ Thượng Minh Đức kia.

Sau khi thủ hạ đi vào Thiên Mục trấn, hắn đang cùng hai mươi mấy tiểu mỹ nữ uống rượu đùa giỡn, uống say như chết, hoàn toàn quên mất sứ mạng của chính mình.

Ghê tởm hơn chính là hắn còn cùng nô tài tranh đoạt mỹ nữ, chửi bới nô tài.

Thỉnh bệ hạ nhất định phải xử trí tên tiểu nhân vô sỉ kia!Huyền Chân nghe vậy giãn mày, hắn cũng hiểu biết tính khí của thuộc hạ.

Quả thật Thượng Minh Đức là một tên bại hoại yêu thích nữ sắc luôn dựa vào Mãn Châu quốc kiêu hoành bạt hỗ.

Ở trong nhà Thượng Minh Đức còn có mấy chục mỹ nữ, bị người khác dâng tặng mỹ nữ mua chuộc cũng là chuyện vô cùng bình thường.Huyền Chân thản nhiên nói:- Đã biết!

Chờ hắn trở về trẫm nhất định trách cứ hắn!

Ngươi lui ra đi!Mặc dù Huyền Chân biết rõ Thượng Minh Đức là một tên bại hoại, nhưng cũng là một tên nô tài rất nghe lời, thật nhiều sự tình không cần hắn mở miệng thì Thượng Minh Đức đã giúp hắn làm được thỏa đáng, bởi vậy hắn tuyệt đối không dễ dàng vứt bỏ Thượng Minh Đức.Cảnh Đại Trung thản nhiên ứng tiếng:- Dạ, bệ hạ!Cảnh Đại Trung vừa rời khỏi bên cạnh Huyền Chân, lập tức trở lại doanh trướng của mình đem toàn bộ lương thực cùng vũ khí đóng gói hết thảy sau đó tìm một cái cớ lặng lẽ trốn thoát khỏi doanh trại của Mãn Châu quốc.Hai giờ sau, Huyền Chân đợi mãi không thấy Nhạc Trọng mang binh ra đầu hàng, trong lòng tuôn ra tia dự cảm bất tường lớn tiếng rít gào:- Cảnh Đại Trung!

Tìm ra Cảnh Đại Trung cho trẫm!Không bao lâu một gã thị vệ đi vào trước người Huyền Chân hội báo:- Bệ hạ, Cảnh Đại Trung đã bỏ trốn!Huyền Chân giận dữ vỗ một chưởng lên bàn, lực lượng khủng bố bộc phát đem chiếc bàn chia thành bốn năm mảnh:- Đáng chết!

Cảnh Đại Trung chết tiệt, Nhạc Trọng chết tiệt, dám trêu đùa trẫm!

Truyền mệnh lệnh của trẫm!

Lập tức tấn công Thiên Mục trấn, phá trấn xong chó gà không tha!

Ai bắt sống Cảnh Đại Trung, Nhạc Trọng, quan thăng ba cấp, ba thưởng mười mỹ nữ.

Trẫm phải đem bọn hắn lăng trì xử tử!Theo mệnh lệnh của Huyền Chân, đại quân Mãn Châu quốc bắt đầu phát động tiến công Thiên Mục trấn.Xuất động trước tiên chính là pháo tự hành L22 của Mãn Châu quốc, mười chiếc pháo tự hành không ngừng phóng ra đạn pháo hướng trong Thiên Mục trấn oanh tới.Oanh!

Oanh!Thanh âm tiếng nổ mạnh vang lên bên tai không ngừng, những viên đạn pháo nổ tung trong trấn, những nơi đạn pháo rơi xuống toàn bộ mọi thứ đều bị tạc thành dập nát.Tuy rằng trước đó Nhạc Trọng đã tổ chức di tản người sống sót trong trấn, nhưng bị đạn pháo bao trùm vẫn có không ít người cùng nhân viên võ trang bị tạc chết lẫn tổn thương.Bị đạn pháo oanh kích dữ dội, sĩ khí trong trấn hạ xuống cực thấp, nếu không phải mọi người đều biết sau khi thị trấn bị công phá Mãn Châu quốc sẽ hạ lệnh tàn sát trong trấn, bọn họ tuyệt đối sẽ hỏng mất trốn chết.Lý Quảng đi tới bên cạnh Nhạc Trọng trầm giọng nói:- Tiếp tục như vậy không được!

Thủ lĩnh, nhất định phải giải quyết trọng pháo của bọn hắn!Lý Quảng nhìn chằm chằm Nhạc Trọng vẻ mặt kiên nghị nói:- Thủ lĩnh, để cho tôi dẫn người đi giải quyết bộ đội trọng pháo của bọn hắn đi!

Cho dù lão tử có chết cũng tuyệt đối phá hủy được trọng pháo của bọn người kia!Lý Quảng cũng không phải người xem thường sinh tử.

Lúc trước hắn bị Nhạc Trọng dùng tử vong uy hiếp mạnh mẽ thu vào dưới trướng.

Nhưng hiện tại đối mặt sự tiến công của Mãn Châu quốc, hắn biết rõ hành vi đi tiêu diệt trọng pháo là cửu tử nhất sinh, hắn vẫn nguyện ý đi làm, bởi vì hắn là người có tâm huyết.Bì Kiếm Nhất đứng dậy:- Tôi đi với anh!Bì Kiếm Nhất tính tình ngạo mạn tới cực điểm, còn có dã tâm, nhưng trên người hắn cũng có tâm huyết mà những thanh niên trẻ tuổi vẫn có.

Chứng kiến Lý Quảng đề nghị muốn chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm gian nan kia, trong lòng hắn liền bay cao nhiệt huyết.- Tôi nguyện ý đi!- Tôi đi với anh!- …Từng hán tử tâm huyết đứng dậy, trong mắt chói lọi quang mang, bọn hắn đã làm sẵn chuẩn bị chết trận.Nhạc Trọng sử dụng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn cùng tác phong xung phong tuyến đầu cho binh sĩ đã lây nhiễm những hán tử kia, trong tình hình tuyệt cảnh như hiện tại, tâm huyết trong lòng họ liền bạo phát ra.Nhạc Trọng nhìn mọi người trong mắt thoáng hiện vẻ vui mừng trầm giọng nói:- Không cần!

Lý Quảng, anh ở lại tạm thời thay thế tôi chỉ huy nơi đây.

Tôi đi phá hủy mười xe pháo tự hành kia.

Tôi cấp cho anh nhiệm vụ, trước khi tôi quay về các anh phải giữ vững Thiên Mục trấn, tuyệt đối không để nó rơi vào trong tay Huyền Chân, hiểu chưa?Lý Quảng chấn động, khuyên can nói:- Thủ lĩnh!

Không được!

Nhiệm vụ kia quá nguy hiểm, nếu như ngài có chuyện gì không hay xảy ra, chúng tôi làm sao bây giờ?Nhóm người Bì Kiếm Nhất nhìn Nhạc Trọng, trong lòng vô cùng giật mình.

Bình thường kẻ làm thống soái đều chỉ đứng ở chỗ an toàn nhất chỉ huy chiến đấu.

Nhóm người Tây Môn Liệt phần lớn đều chỉ huy bộ hạ đối chiến, bản thân mình thì tránh ở vòng bảo hộ trùng điệp vây quanh.Hiện tại Nhạc Trọng đảm nhiệm chức minh chủ Đại Hán liên minh, hắn hoàn toàn có thể điều động cao thủ hộ vệ chính mình, tránh né ở chỗ an toàn nhất chỉ huy.

Cho dù trước đó trong cuộc chiến Bì Kiếm Nhất bọn họ đã chấp nhận Nhạc Trọng, nhưng vào lúc này cũng cảm thấy kinh ngạc.Ở tình huống như vậy Nhạc Trọng còn muốn chủ động phóng ra, hoàn thành nhiệm vụ gian nan cửu tử nhất sinh kia, làm mọi người đều cảm thấy giật mình, lại cảm động, máu trong cơ thể như sôi trào lên, sĩ khí đại thịnh.Đương nhiên cũng có người lý trí nhìn ra làm vậy thập phần không thỏa đáng, một khi Nhạc Trọng chết trận, chỉ sợ Thiên Mục trấn sẽ sụp đổ.

Cũng giống như Đông Giai Quốc bị một gậy của Đông Nhĩ Mạc Lôi giết chết thì bốn ngàn Bát Kỳ quân lập tức bị hỏng mất trước đó.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm Lý Quảng trầm giọng nói:- Không cần nhiều lời, ý tôi đã quyết!

Thi hành mệnh lệnh đi!

Tôi giao Thiên Mục trấn cho anh, trước khi tôi quay về cho dù anh phải chết cũng nhất định giữ chặt nơi này!Lý Quảng lớn tiếng đáp:- Dạ, thủ lĩnh!Nhạc Trọng nhìn vào trong bóng tối nơi góc nói:- Thiên Cung Anh, cô mang theo nhóm người Bì Kiếm Nhất phụ tá Lý Quảng giữ vững Thiên Mục trấn!Ở trong góc tối chợt vặn vẹo, Thiên Cung Anh yên lặng đi ra nhìn Nhạc Trọng gật gật đầu.Ra lệnh xong, thân hình Nhạc Trọng chớp động, lập tức xông ra khỏi Thiên Mục trấn.Nhạc Trọng vừa đi ra khỏi trấn liền cảm giác được ở phương xa có hai mươi mấy ánh mắt tập trung hắn, thân hình hắn chợt lóe, biến mất ngay tại chỗ.Phanh!

Phanh!

Phanh!Hai mươi mấy viên đạn thư kích lần lượt bắn thẳng vào vị trí Nhạc Trọng vừa xuất hiện.- Tay súng bắn tỉa!Nhạc Trọng nháy mắt phát động hợp thể phòng hộ thuật, bên ngoài tăng thêm một tầng cốt khải, đồng thời phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ siêu việt ba mươi lần, giống như mị ảnh hướng chỗ Mãn Châu quốc phóng đi.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 836: Kích Chiến Bạch Giáp Quân! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgay trung ương quân đội Mãn Châu quốc, một gã tráng hán khôi ngô cao lớn như một con gấu, hai tay thô to, mắt như chuông đồng, râu quai nón, vẻ mặt dữ tợn nhìn chằm chằm Nhạc Trọng, trong ánh mắt lộ ra vẻ lãnh khốc.

Người này chính là tiến hóa giả đứng đầu Mãn Châu quốc tên Ngao Đấu.

Hắn chỉ huy cao thủ đoàn cực mạnh của Mãn Châu quốc Bạch Giáp quân!Bạch Giáp quân cũng giống như Đặc Chiến doanh dưới trướng Nhạc Trọng, cũng như Thánh Lang kỵ trong Kim Lang kỵ, cũng là do một đội ngũ tiến hóa giả mạnh mẽ hình thành.

Bạch Giáp quân đều là những cao thủ cường hóa trên 30 cấp, sức chiến đấu cực kỳ mạnh mẽ.Ngao Đấu dùng roi ngựa chỉ về hướng Nhạc Trọng trầm giọng ra lệnh:- Đồ Thắng!

Mang theo binh mã thân xương của ngươi đi lấy thủ cấp của người kia về cho ta!Đồ Thắng chính là một trong sáu đô thống của Bạch Giáp quân, chỉ huy tám mươi chiến sĩ.

Bản thân Đồ Thắng cũng đã cường hóa tới 63 cấp.- Dạ, đại nhân!Đồ Thắng lớn tiếng đáp sau đó chỉ huy tám mươi chiến sĩ Bạch Giáp quân cưỡi Hắc Lân mã nhanh như mũi tên nhọn vọt tới chỗ Nhạc Trọng.- Cao thủ đến đây!Đám người Đồ Thắng vừa động, trong lòng Nhạc Trọng sinh ra cảnh báo, tay vừa lật, Độc Thứ xuất hiện trong tay hắn.Nhạc Trọng liếc mắt nhìn thấy Bạch Giáp quân xông tới, Độc Thứ hóa thành đạo ảo ảnh liên tục bắn ra sáu phát.Sáu phát gai độc rơi lên thân thể sáu gã chiến sĩ nổ tung, đem sáu chiến sĩ Bạch Giáp quân trực tiếp oanh bay, tạc đến vỡ xương mà chết.Trên thân các chiến sĩ Bạch Giáp quân đều mặc bì giáp tam giai, dù là đạn của Độc Thứ cũng không thể xuyên qua, nhưng cường độ thân thể của họ lại không đủ chịu đựng lực đánh của Độc Thứ, lập tức bị cự lực đánh vào chấn vỡ xương mà chết.Cũng chỉ có tiến hóa giả mạnh mẽ như Đông Nhĩ Mạc Lôi mới có thể dựa vào bì giáp tam giai mà ngăn cản được cơ quan pháo bắn phá.

Những người khác cho dù có bì giáp cản trở nhưng thân thể cũng không chịu nổi lực đánh trùng kích mà bị oanh chết.Ánh mắt Nhạc Trọng băng sương, vung tay, nhanh chóng cài đạn, lại bóp cò.Sáu phát oanh lên thân thể sáu gã Bạch Giáp quân lập tức chấn vỡ xương cốt bọn hắn chết tại chỗ.Không tới mười giây thời gian đã có mười hai tên Bạch Giáp quân bị giết chết, các chiến sĩ Bạch Giáp quân vừa sợ vừa giận vội vã phát động kỹ năng.Từng hỏa cầu, băng trùy, phong nhận, không khí pháo, viên đạn, phi đao, phi tiêu, cung tên, tảng đá, đạn châu không ngừng trút về hướng Nhạc Trọng.Thân hình Nhạc Trọng chợt lóe như quỷ mị, cơ hồ toàn bộ kỹ năng đều bị hắn tránh thoát, chỉ có tốc độ phi hành của cung tên không nhanh như những kỹ năng khác nhưng vẫn gắt gao hướng Nhạc Trọng đuổi theo.Đó là Đạo Hàng Tiễn 3 cấp, một khi bắn ra tuyệt đối sẽ trúng mục tiêu, nhược điểm duy nhất tuy có thể tự động truy đuổi địch nhân nhưng tốc độ lại kém hơn những kỹ năng uy lực lớn khác, trong uy lực cũng kém Bạo Liệt Tiễn, Hỏa Diễm Tiễn, Lôi Đình Tiễn, cùng Thiểm Điện Tiễn.Nhạc Trọng rút Hắc Nha đao tùy ý chém lên hai mũi Đạo Hàng Tiễn, lại chớp động thân hình, Độc Thứ bên tay phải hướng Bạch Giáp quân bắn liên tục sáu phát, lập tức oanh bay sáu gã Bạch Giáp quân.Đồ Thắng nhìn thấy Nhạc Trọng sử dụng Độc Thứ giết hại Bạch Giáp quân, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi:- Thật mạnh!

Tốc độ di động khủng bố, thuật thiện xạ vượt qua thử thách, vũ khí mạnh mẽ.

Người kia quả nhiên là quái vật, chẳng thể trách Ngao Đấu lại muốn ta mang theo binh mã thân xương đến tiễu trừ hắn.

Người này thật sự là đáng sợ!Ngao Đấu nhìn thấy Nhạc Trọng dùng tốc độ như quỷ mị cùng Độc Thứ mạnh mẽ giết hại Bạch Giáp quân đồng thời di chuyển về hướng trận địa pháo binh, trên mặt hiện nét ngưng trọng ra lệnh:- Minh Thư Vũ, Ngô Thiên Đao!

Hai ngươi suất lĩnh binh mã thân xương lập tức đi phòng thủ trận địa pháo binh.

Hòa Thịnh Toàn, Kỷ Văn, Đa Tẩy, ba người mang theo binh mã thân xương theo ta cùng đi diệt sát tên kia!- Dạ, đại nhân!Năm đô thống Bạch Giáp quân lớn tiếng đáp, sau đó mang theo binh mã thân xương đuổi theo.Bản thân Ngao Đấu cũng mang theo ba đô thống hướng chỗ Nhạc Trọng vọt tới.Ngao Đấu đã cảm thấy Nhạc Trọng vô cùng nguy hiểm, hắn muốn dùng toàn lực đem Nhạc Trọng giải quyết.Mạnh mẽ như Nhạc Trọng cũng không thể lấy sức một người mà chống cự tinh nhuệ Bạch Giáp quân.

Hắn không hề dây dưa cùng Đồ Thắng, tốc độ thăng lên tới cực điểm, dùng tốc độ khủng bố siêu việt Hắc Lân mã hướng trận địa pháo binh Mãn Châu quốc phóng tới.Hắc Lân mã có được tốc độ gấp hai thiên lý mã bình thường thoáng chớp mắt đã bị Nhạc Trọng bỏ rơi, khiến nhóm cao thủ tinh nhuệ Bạch Giáp quân đều trợn mắt há hốc mồm.Hai phút sau Nhạc Trọng đã vọt tới khoảng cách ba cây số nơi trận địa pháo binh Mãn Châu quốc.

Hắn cũng không tiếp tục xung phong mà lấy ra thư kích pháo ưng hình 2 cấp 5 đem ra.Nhạc Trọng nhắm ngay một khẩu pháo tự hành L22 bóp cò, một đạo quang mang từ thư kích pháo oanh ra, bắn thẳng lên pháo tự hành nổ tung, oanh một tiếng đem pháo tự hành bắn thành dập nát.Nhạc Trọng một kích thành công nhanh chóng điều chỉnh tầm bắn, chỉ mười giây sau một đạo quang mang lại bắn ra đem một khẩu pháo tự hành khác phá hủy.Nhạc Trọng đem hết toàn lực nhắm vào những cỗ pháo tự hành phía xa không ngừng bắn, đem từng khẩu pháo oanh vỡ tan.Trận địa pháo binh cũng lập tức làm ra phản ứng, bắt đầu thối lui.Minh Thư Vũ, Ngô Thiên Đao đúng lúc chạy tới tiếp viện cũng nhanh chóng làm ra ứng đối, mỗi cao thủ có được kỹ năng thao túng đại địa không ngừng bắn ra những mặt tường đất ngăn chặn tầm bắn của Nhạc Trọng, năm khẩu pháo tự hành còn sót lại cũng ngừng bắn phá, nhanh chóng đổi vị trí khác.- Phải lui rồi!Nhạc Trọng thu hồi thư kích pháo nhìn Bạch Giáp quân đang xông tới, xoay người nhanh như mũi tên nhọn chạy về Thiên Mục trấn.

Thực lực của hắn cho dù mạnh mẽ bao nhiêu cũng không thể đối chiến ngay mặt cùng cao thủ đoàn Mãn Châu quốc.Tốc độ của hắn đã đạt tới gấp ba mươi lần, thậm chí còn vượt hơn biến dị thú tam giai bình thường, Bạch Giáp quân chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn phá hủy xong năm khẩu pháo lại quay vào trong Thiên Mục trấn.Ngao Đấu nhìn theo bóng lưng Nhạc Trọng trong mắt hiện vẻ ngưng trọng:- Trong Thiên Mục trấn lại có cao thủ như thế, thật sự không phải phúc phần của Mãn Châu ta!Sau khi thế giới biến dị, tiến hóa giả đứng đầu đã có năng lực ảnh hưởng chiến cuộc.

Tiến hóa giả cấp cao nếu có thời gian đủ tiêu diệt một liên bộ đội tinh nhuệ.

Tiến hóa giả đứng đầu thậm chí một mình thì có thể tiêu diệt một doanh bộ đội.Sau khi Ngao Đấu đem tình hình chiến cuộc báo cáo với Huyền Chân, Huyền Chân thập phần quyết đoán làm ra quyết định:- Nhất định phải hoàn toàn dập nát sự phản kháng của bọn hắn!Mấy khẩu pháo tự hành tiến hành thêm vài lần pháo kích, bộ đội bọc thép Mãn Châu hướng Thiên Mục trấn nghiền áp tới.Ba mươi bộ binh chiến xa, tám chiếc xe tăng, bốn mươi xe chở súng máy cùng một ngàn binh lính chạy xe máy hợp thành bộ đội bọc thép kinh khủng hướng trong trấn công vào.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 837: Khổ Chiến!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLoại đội hình khủng bố này ở trong cuối thời đã thập phần khủng bố, nếu dã chiến thật ít có thế lực nào có thể ngăn cản.

Mãn Châu quốc sử dụng quân đội như vậy dễ dàng công phá khu tụ tập có chừng hơn vạn người Hán sống sót, lần này xem như giết gà dùng dao mổ trâu.Sở dĩ Huyền Chân xem trọng Thiên Mục trấn như thế là bởi vì hôm nay Thiên Mục trấn đã đánh lui ba ngàn Kim Lang kỵ.

Loại chiến lực khủng bố như thế đủ sức cho hắn nhìn với cặp mắt khác xưa.Nhìn bộ đội bọc thép của Mãn Châu, sắc mặt cao thủ Đại Hán liên minh đều đại biến.Cho dù là sắc mặt cao thủ đứng đầu như Bì Kiếm Nhất cũng hết sức khó xem.

Kiếm trong tay hắn không gì không phá được, nhưng hắn không nắm chắc dùng kiếm chống được xe tăng, một pháo oanh lên người hắn tuyệt đối đủ làm hắn nổ thành phấn vụn.Hơn nữa ngoài xe tăng còn có hơn ba mươi bộ binh chiến xa.

Trên chiến xa chở cơ quan pháo cũng là vũ khí khủng bố, có thể dễ dàng xé nát thân thể tiến hóa giả.Bộ đội bọc thép Mãn Châu chạy vào Thiên Mục trấn, tám xe tăng tiên phong mở đường, vô số viên đạn bắn lên đều bị bật lui trở ra, chúng điều chỉnh họng pháo oanh vào công sự lập tức làm công sự hóa thành dập nát.- Sợ cái gì!

Để tôi đối phó xe tăng, xem tôi phá hủy chúng nó!Nhạc Trọng lấy ra điện từ pháo đan binh nhắm vào một chiếc xe tăng đang đấu đá lung tung bóp cò, một đạo quang mang chớp động, điện từ pháo trực tiếp xỏ xuyên xe tăng oanh thủng.Nhạc Trọng liên tục bắn ra năm phát pháo, năm đạo quang mang trực tiếp xuyên thủng xe tăng đem nó oanh thành năm động lớn, sau đó hóa thành quả cầu lửa trực tiếp nổ tung.- Vạn tuế!- Thật tốt quá!- Minh chủ vạn tuế!- …Nhìn thấy điện từ pháo đan binh oanh xe tăng nổ tung, các chiến sĩ liên minh phát ra tiếng hoan hô, sĩ khí chợt dâng cao.Các chiến sĩ liên minh đau đầu nhất là xe tăng, hiện tại xe tăng bị Nhạc Trọng phá hủy một chiếc, vậy ý nghĩa xe tăng cũng không phải bất bại, bọn họ vẫn còn lực lượng đánh một trận.Nhạc Trọng vỗ vỗ tay, Lý Quảng dẫn người cầm bốn mươi ống phóng rốc két phản xe tăng cùng sáu mươi viên hỏa tiễn xuất hiện trước mọi người:- Những thứ này là vũ khí đạn dược mà tôi dự trữ, mọi người dùng nó tiêu diệt địch nhân xâm nhập!Từng cường hóa giả nhanh nhẹn hệ cùng xạ thủ hệ tiến lên nhận lấy ống phóng rốc két, sau đó lao ra chiến trường.Trong Thiên Mục trấn, bang chúng Liệt Dương bang tuyệt vọng mà điên cuồng chống cự, họ sử dụng súng trường, súng máy không ngừng công kích xe tăng, chiến xa nhưng không có tác dụng gì, một pháo là có thể oanh vỡ công sự phòng ngự của họ, đem chiến sĩ ẩn bên trong nổ tan xác.Được xe tăng mở đường, từng chiếc bộ binh chiến xa, xe chở súng máy mang theo chiến sĩ Mãn Châu tấn công vào trong thị trấn.Trong Thiên Mục trấn có được vũ khí phá hủy xe tăng, điều này làm Huyền Chân thập phần đau lòng, hắn không thể không gia tăng thêm bộ binh, hi vọng dựa vào ưu thế binh lực cùng chiến lực tiêu diệt địch nhân trong trấn.

Mỗi một chiếc xe tăng trong cuối thời đều là bảo vật cùng chiến lực thật lớn, bị phá hủy chiếc nào cũng đủ cho hắn phát điên.Một binh sĩ Mãn Châu đang chạy trong lối vào trấn, đột nhiên oanh một tiếng nổ, lực nổ mạnh truyền tới từ dưới chân hắn, đem chân hắn tạc đoạn, sóng xung kích thật lớn đem hắn chấn bay phát ra tiếng thét thê thảm.Nhìn thấy một màn này những chiến sĩ Mãn Châu khác rùng mình, càng thêm cẩn thận đi tới.Tám chiến sĩ Mãn Châu đang cẩn thận đi qua, đột nhiên dưới chân xuất hiện một hầm hố thật lớn, lập tức rơi vào trong hố sâu bốn thước, bị cây thép đâm xuyên thân thể, bốn người bị xuyên thủng yếu hại mà chết, bốn người khác trọng thương kêu rên thê thảm.Phanh!Phanh!Đột nhiên truyền ra vài tiếng súng vang, ba gã binh lính Mãn Châu bị nổ đầu, những người còn lại hoảng hốt trốn ra sau vật che chắn.Bọn họ vừa trốn ra sau, đột nhiên nỗ tiễn tự động từ một bên bắn ra lập tức xỏ xuyên ba gã binh lính Mãn Châu.Mười chiến sĩ Mãn Châu dựa vào một bộ binh chiến xa đi tới.- Mãn Châu cẩu!

Đi chết đi!Một nam tử trẻ tuổi gầy gò đột nhiên vọt ra giơ ống phóng rốc két nhắm bộ binh chiến xa bóp cò.Ánh lửa chợt lóe, bộ binh chiến xa hóa thành hỏa cầu nổ tung, nếu là xe tăng còn có thể ngăn cản được vài viên hỏa tiễn oanh kích, nhưng bộ binh chiến xa thì dù một viên hỏa tiễn cũng không ngăn cản được.Phanh!Phanh!Mười tên chiến sĩ Mãn Châu cũng có cường giả, tên cường giả giơ súng bắn nam tử trẻ tuổi kia chết tại chỗ.Một cơ quan pháo trên chiến xa điên cuồng nổ vang, vô số đạn pháo bắn trúng cường hóa giả liên minh đem người kia đánh bạo.Một cường hóa giả Mãn Châu cầm đại đao chém bay đầu một độc hành hiệp liên minh, máu tươi rải đầy mặt đất.Cả Thiên Mục trấn biến thành máy xay thịt cực lớn, vô số chiến sĩ quên mình chiến đấu.

Một bên là Mãn Châu quân muốn chiếm đoạt thị trấn tàn sát dân chúng, một bên là vì bị tử vong uy hiếp liều lĩnh đối chiến.Nhạc Trọng mang theo mười cấm vệ xung phong ở tiền tuyến, điện từ pháo không ngừng tìm kiếm xe tăng trực tiếp phá hủy.Tuy rằng Nhạc Trọng có thể dùng Khủng Cụ thuật dọa chết những binh sĩ bên trong xe tăng, nhưng hiện tại Đại Hán liên minh đang rơi vào hoàn cảnh xấu, không có người biết lái xe tăng kia, vì vậy hắn chỉ có thể đem chúng phá hủy.Nhạc Trọng ở trên chiến trường tả xung hữu đột, giết địch vô số, đi theo bên cạnh hắn chính là Bạch Cốt xuất quỷ nhập thần, đang không ngừng liệp sát sinh mạng chẳng khác gì ác ma đến từ địa ngục.Bạch Cốt sử dụng gai xương sắc bén không ngừng thay đổi vị trí cực nhanh, gai xương lại giống như xuất quỷ nhập thần không ngừng xỏ xuyên qua đầu kẻ địch, thủ đoạn giết người cực kỳ lãnh khố, hơn nữa mỗi lần đều có thể điều khiển hơn mười gai xương bén nhọn đồng thời giết địch, tốc độ giết người còn nhanh hơn Nhạc Trọng ba phần.Nhạc Trọng, Bạch Cốt cùng mười cấm vệ ở trên chiến trường như những ngọn đèn sáng hấp dẫn vô số cường giả Mãn Châu nhào qua công kích.Có nhóm người Nhạc Trọng hấp dẫn ánh mắt cường giả Mãn Châu, Thiên Cung Anh rốt cục phát huy uy lực ám sát của nàng.

Nàng thường thường từ trong góc lóe ra đem một gã Bạch Giáp quân chém giết, sau đó ẩn vào trong bóng tối lại chờ đợi cơ hội chém giết con mồi kế tiếp.Cho tới khi Nhạc Trọng phá hủy tới cỗ xe tăng thứ năm, Bạch Giáp quân đầu nhập vào trong cuộc chiến đấu, Thịnh Toàn, Kỷ Văn, Đa Tẩy đều mang theo hai trăm bốn mươi tinh nhuệ Bạch Giáp quân xông vào, như mũi tên nhọn hướng Nhạc Trọng đâm tới.Nhóm người Nhạc Trọng xông lên tuyến đầu, đã có hơn hai trăm tinh nhuệ Mãn Châu chết trong tay bọn họ.Thịnh Toàn, Kỷ Văn, Đa Tẩy điều động đại quân chính là muốn đem nhóm người Nhạc Trọng tiêu diệt.- Đã đến sao?

Để cho ta tặng lễ vật cho các ngươi đi!Nhạc Trọng từ xa xa đã phát hiện hai trăm bốn mươi Bạch Giáp quân xông tới, hắn rút điện từ pháo đan binh nhắm nhóm người kia bóp cò.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 838: Máy Xay Thịt! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột đạo quang mang trực tiếp đem thân thể Thịnh Toàn xỏ xuyên qua bắn rơi xuống ngựa.

Người kia ngay cơ hội phát động kỹ năng còn chưa có đã bị Nhạc Trọng giết chết.Nhạc Trọng lại hướng hai đô thống còn lại bóp cò, hai phát điện từ pháo hướng Kỷ Văn cùng Đa Tẩy vọt tới.Trình độ cảm giác nguy hiểm của Kỷ Văn cực cao, trong tim hắn sản sinh cỗ nguy hiểm cùng cực, nháy mắt liền nhảy xuống ngựa, một đạo quang mang sượt qua thân thể hắn.Nhưng Đa Tẩy ở một bên không may mắn như hắn, người kia bị quang mang oanh trúng ngay bụng mở ra lỗ hổng lớn.

Thi thể bay ngược rơi xuống đất, bị chiến sĩ Bạch Giáp quân đang xông lên phía sau không kịp dừng ngựa giẫm đạp thành thịt vụn.Ba đô thống mang binh xung phong bỗng chốc bị Nhạc Trọng oanh giết hai người, một người bị buộc nhảy ngựa ẩn trốn, như vậy ảnh hưởng sĩ khí Bạch Giáp quân cực lớn.Nhạc Trọng không ngừng bóp cò, từng đạo quang mang bắn ra oanh lên thân thể chiến sĩ Bạch Giáp quân đem những người kia oanh bạo, cho dù trên người họ mặc bì giáp cũng không cách nào ngăn trở.Kỷ Văn chui vào đám người chỉ về hướng Nhạc Trọng lớn tiếng gầm rú:- Xông!

Xông lên cho ta!

Hắn chỉ có một mình, chỉ cần tiến lên chúng ta sẽ thắng lợi!Nguyên bản làm đô thống hắn phải xung phong trước nhất, nhưng hiện tại hắn hoàn toàn ẩn núp trong đám người không còn dám ló đầu ra ngoài.Theo mệnh lệnh của Kỷ Văn, Bạch Giáp quân vốn hơi hỗn loạn lại tiếp tục hướng chỗ Nhạc Trọng xung phong.

Bọn hắn đều là chiến sĩ tinh nhuệ nhất Mãn Châu, ăn thực vật tốt nhất, chơi nữ nhân đẹp nhất, cho dù phía trước là ma quỷ bọn hắn cũng dám một trận chiến.- Triệt!Nhạc Trọng cầm điện từ pháo không chút do dự liên tục oanh ra năm mươi pháo đem năm mươi chiến sĩ Bạch Giáp quân giết chết sau đó nhanh chóng truyền lệnh rút lui.Tốc độ Hắc Lân mã gấp đôi ngựa thường, nó toàn lực phóng nhanh, khoảng cách ba trăm thước chỉ khoảnh khắc đã tới, một trăm chín mươi Bạch Giáp quân thúc ngựa xông vào Thiên Mục trấn.Vừa tiến vào Thiên Mục trấn Bạch Giáp quân liền nhảy xuống ngựa dựa vào công sự che chắn lao tới chỗ nhóm người Nhạc Trọng.Năm Bạch Giáp quân cẩn thận tiến nhanh trên đường, đột nhiên từ một đống hoang tàn bên cạnh nổ bắn ra năm đạo gai xương bén nhọn nháy mắt xuyên qua đầu năm tên chiến sĩ.Miểu sát xong năm tên chiến sĩ Bạch Giáp quân, Bạch Cốt nhảy ra khỏi đống hoang tàn, nhanh như quỷ mị bò lên một nhà lầu, dọc theo ngõ tắt nhỏ âm u lặng lẽ đi tới, tùy thời chuẩn bị phát động một kích kinh thiên.Ba gã Bạch Giáp quân đang đi trong đống hoang tàn, đột nhiên từ một góc âm u hiện lên một thân ảnh, từ sau lưng họ nhảy tới trước.Đầu ba gã Bạch Giáp quân cao cao bay lên, thân thể ngã trên mặt đất.Chém giết xong ba gã Bạch Giáp quân, Thiên Cung Anh dung nhập vào trong góc tối.

Bổn sự nàng am hiểu nhất chính là ám sát, chiến đấu trên địa hình phức tạp như đường phố, hoàn cảnh âm u tối đen là nơi phát huy tốt nhất của nàng.Một trăm chín mươi Bạch Giáp quân tấn công vào Thiên Mục trấn, nhưng chỉ một lúc đã có thêm ba mươi chiến sĩ vô thanh vô tức chết trận, vì thế bọn họ chỉ có thể ôm thành đoàn tiếp tục đi tới.Ninh thành một đoàn tuy rằng tốc độ tiến quân của bọn họ rất chậm, nhưng phòng thủ nghiêm mật, thật khó tìm được cơ hội để công kích bọn hắn.Phía sau lại có một ngàn tinh nhuệ bộ binh Mãn Châu đi theo Bạch Giáp quân mở đường hướng trong thị trấn phát động công kích.Nhạc Trọng dẫn mười cấm vệ vừa đánh vừa lui, đem không ít trận địa tặng cho Mãn Châu quốc.- Tới lúc rồi!

Toàn bộ đi chết đi!Nhạc Trọng nhìn chiến sĩ Mãn Châu dũng mãnh xông vào thị trấn, trong mắt chợt lóe hàn quang ấn xuống cái nút trong tay.Oanh!

Oanh!

Oanh!Thanh âm tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên liên tiếp không ngừng, trong đống hoang tàn vang lên tiếng nổ lớn, trong lúc nổ tung một ngàn chiến sĩ tinh nhuệ Mãn Châu cùng một trăm sáu mươi Bạch Giáp quân bị tạc vừa chết vừa tổn thương thảm trọng, tiếng thét thê thảm không ngừng, nơi nơi đều là tay chân nát vụn văng tung tóe.Tây Môn Liệt muốn thành lập Đại Hán liên minh, trong tay cũng trữ hàng thật nhiều thuốc nổ, bom điều khiển không thiếu, dưới trướng hắn có nhân tài biết chế tạo bom.

Cao thủ Liệt Dương bang tuy không nhiều như bang phái khác, nhưng dựa vào bom điều khiển nên hắn mới có thể phát triển lớn mạnh Liệt Dương bang.Ở phương xa Huyền Chân chứng kiến Thiên Mục trấn xảy ra nổ mạnh, sắc mặt trắng nhợt, trong lòng sinh ra cỗ dự cảm bất tường.Một gã thám báo chạy tới trước người Huyền Chân quỳ xuống:- Bệ hạ!

Đô thống Triệu Lương Đông chết trận, một ngàn binh sĩ dưới trướng hắn cũng bị nổ chết năm trăm người, tạc tổn thương hai trăm người.

Không biết sinh tử của đô thống Kỷ Văn!Huyền Chân nghe được tin tức phẫn nộ lớn tiếng rít gào:- Nhạc Trọng chết tiệt!

Tên súc sinh đáng chết!

Trẫm nhất định phải giết ngươi!

Nhất định phải đem ngươi lăng trì xử tử!Một ngàn tinh nhuệ Bát Kỳ quân cứ như vậy bị giết chết, làm Huyền Chân đau lòng tới cực điểm.

Những chiến sĩ kia cũng không phải tráng đinh tùy tiện kéo tới từ trong những người sống sót, mà là chiến sĩ Bát Kỳ đi theo hắn nam chinh bắc chiến lập nhiều chiến công hiển hách.

Có lẽ bọn hắn còn kém Kim Lang kỵ một chút, nhưng ở trên thảo nguyên cũng là tinh nhuệ nhất đẳng cơ hồ không địch thủ.

Chiến sĩ như vậy lại chết trong Thiên Mục trấn, làm Huyền Chân đau lòng muốn hộc máu.Huyền Chân phẫn nộ rống lớn:- Giết!

Giết!

Giết!

Trẫm phải đích thân xuất mã tiêu diệt đám Hán cẩu kia!Mặc dù trước cuối thời hắn chỉ là một nông dân công nhưng Mãn Châu quốc cũng do chính hắn từng bước một gầy dựng tới, cho dù tự xưng làm hoàng đế sa đọa biến chất nên sức chiến đấu không bằng thời kỳ toàn thịnh, nhưng hắn vẫn là một trong những tiến hóa giả cực mạnh của Mãn Châu quốc.- Không thể!

Thân thể vạn kim của bệ hạ làm sao có thể dễ dàng mạo hiểm!- Bệ hạ nguôi giận!

Bệ hạ nguôi giận!

Đám Hán cẩu kia chỉ bất quá là những con kiến hôi, đại quân chúng ta vừa xông vào liền có thể tiêu diệt.

Thân thể vạn kim của bệ hạ hoàn toàn không thể đi mạo hiểm!- Bệ hạ nguôi giận!- …Thật nhiều văn võ đại thần quỳ gối trước mặt Huyền Chân tận lực cầu xin.

Mãn Châu quốc cũng là một quốc gia độc tài, trung tâm của bọn họ chính là Huyền Chân.

Một khi Huyền Chân chết trận cả quốc gia sẽ lâm vào sụp đổ hỗn loạn.Trong thảo nguyên cá lớn nuốt cá bé, một khi Mãn Châu quốc hỗn loạn tuyệt đối sẽ bị lang sói trên thảo nguyên nuốt chửng ngay cả xương cốt cũng không thừa.

Vì vinh hoa phú quý bản thân mình, đám người kia tuyệt đối sẽ không để Huyền Chân đi mạo hiểm.Một gã đại thần đề nghị:- Bệ hạ, hôm nay trời đã tối.

Bọn lính cũng đã cực kỳ mệt mỏi, không bằng tạm thời thu binh nghỉ ngơi chỉnh đốn, ngày mai tiếp tục tái chiến được không?Huyền Chân nhìn lên bầu trời, phát hiện mặt trời đã xuống núi, ánh sáng đã bắt đầu ảm đạm.

Mãn Châu quốc giỏi dã chiến nhưng không am hiểu đánh đêm.Huyền Chân thoáng do dự, thập phần không cam lòng truyền ra mệnh lệnh:- Thu binh!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 839: Máy Xay Thịt! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTheo mệnh lệnh của Huyền Chân, binh mã Mãn Châu quốc lần lượt lui ra khỏi Thiên Mục trấn.

Bọn hắn vốn là tinh nhuệ chân chính, cho dù lui quân cũng không có vẻ tan tác.Quần hào Đại Hán liên minh chết thảm trọng, mọi người vô cùng mỏi mệt, căn bản không đủ sức đuổi giết binh mã Mãn Châu quốc đang rút lui.

Có chiến sĩ thậm chí ngã xuống đất thở hổn hển nhắm mắt lại ngủ thiếp đi.Sau khi Huyền Chân kiểm kê chiến quả, đau lòng không thôi.

Hắn điều động bốn ngàn tinh nhuệ Mãn Châu tấn công Thiên Mục trấn, thế nhưng chết trận một ngàn chín trăm người, năm trăm người bị thương.

Chỉ có hơn ngàn người không tổn hao gì.

Tám chiếc xe tăng lại bị hủy sáu chiếc, bị hủy mười tám bộ binh chiến xa, xe chở súng máy hủy hai mươi chiếc, ba đội ngũ Bạch Giáp quân toàn bộ bị diệt.

Đây là một cuộc chiến tổn thất nghiêm trọng nhất kể từ khi thành lập Mãn Châu quốc.

Hơn nữa ban ngày bị Kim Lang kỵ giết chết hơn ngàn tinh nhuệ Bát Kỳ, lần này Mãn Châu quốc tổn thất một nửa thực lực.Mà bên Đại Hán liên minh cũng chết thảm thiết, bang chủ Phấn Hồng bang, Thiên Luân giáo, Kim Lang bang đã chết, cao thủ dưới trướng cũng tử thương hầu như không còn.

Sáu trăm chiến sĩ Liệt Dương bang đại bộ phận chết trận thảm trọng.

Mười cấm vệ chết hai người, chỉ còn lại tám người.

Bốn trăm ba mươi độc hành hiệp do Lý Quảng thống lĩnh cũng chết trận hơn hai trăm sáu mươi người, đại bộ phận những người còn lại cũng bị thương.

Bảy ngàn người sống sót trong Thiên Mục trấn cũng có tám trăm người bị pháo kích nổ chết.Sức chống cự trong Thiên Mục trấn tiêu hao hầu như không còn, toàn bộ viên đạn dùng hết, địa lôi cùng cạm bẫy cũng tiêu sạch sẽ, bom điều khiển cũng không còn, chiến sĩ mỏi mệt đến cực điểm.Cả Thiên Mục trấn cũng bị tàn phá không chịu nổi, trước đó các chiến sĩ chỉ liều mạng chống cự, áp lực của Mãn Châu quốc đè nặng bọn họ thật sự là quá lớn.Nhạc Trọng mang theo tám cấm vệ còn lại đi trong đám người, an ủi chiến sĩ, cổ vũ bọn họ.Sự xuất hiện của hắn làm mọi người hưng phấn, tràn ngập vui mừng.

Hôm nay trên chiến trường một mình Nhạc Trọng tiêu diệt hơn hai trăm địch nhân, phá hủy sáu chiếc xe tăng, không ngừng tung hoành nơi tuyến đầu.

Hắn mang theo mười cấm vệ trợ giúp khắp nơi, không biết đã tiêu diệt bao nhiêu tinh nhuệ cao thủ Mãn Châu quốc.

Nếu không phải có hắn trợ giúp, Thiên Mục trấn đã sớm hỏng mất.Nhạc Trọng lệnh cho Tây Môn Liệt điều động hai ngàn người sống sót trong trấn bổ sung vào các bộ đội, hơn nữa đem súng ống vũ khí thu được phân phát cho bọn họ võ trang.Hai ngàn người này hoàn toàn là đạo quân ô hợp, nếu tại nơi dã chiến chỉ cần hai trăm Bát Kỳ quân xung phong là có thể đem họ đánh vỡ tan, nhưng nếu ở trong trấn, bị buộc vào tuyệt cảnh bọn họ vẫn còn có thể miễn cưỡng đánh một trận, đương nhiên sức chiến đấu cũng không đáng nói.Làm xong hết thảy mọi chuyện thì trời đã tối đen, Nhạc Trọng lập tức hạ lệnh lấy lương thực cùng đủ loại thực phẩm phụ làm thành tiệc tối vô cùng phong phú đưa tới tận tay các chiến sĩ.Các chiến sĩ ăn ngấu nghiến bánh bao, uống một ít rượu, mỗi người đều hưởng thụ bữa tối hiếm có thế này, có lẽ đây là bữa tối cuối cùng của họ.Gương mặt Bì Kiếm Nhất tràn ngập vẻ lo lắng đi tới hỏi:- Minh chủ!

Làm sao bây giờ?

Nếu ngày mai đối phương tiến công, chúng ta sẽ không thủ được nữa!Tuy rằng hiện tại mới bổ sung thêm hai ngàn người, nhưng những người thường kia ngay cả súng cũng không biết sử dụng, nếu muốn ngăn cản tinh binh Mãn Châu thật sự là không thể nào.Tuy Mãn Châu quốc bị tổn thương nặng nhưng trong tay vẫn còn bốn ngàn binh mã, nếu bọn hắn quyết tâm trả giá lớn ngày mai thị trấn tuyệt đối không thể giữ được.Sau cuộc chiến khó khăn gian khổ, tám cao thủ nhất đẳng rốt cục đã thừa nhận Nhạc Trọng, cam tâm tình nguyện làm cấm vệ cho hắn.Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên vẻ ngưng trọng:- Tôi biết, khuya nay là mấu chốt của cuộc chiến.

Có bảo trụ được Thiên Mục trấn hay không phải xem cuộc chiến đêm nay!Bì Kiếm Nhất chần chờ nói:- Đánh đêm?

Trong tay chúng ta phần lớn là quân ô hợp, đánh đêm còn không bằng cả binh mã Mãn Châu quốc.

Minh chủ, đánh đêm có phải quá mạo hiểm hay không?Nhạc Trọng ngồi luôn xuống đất khôi phục thể lực:- Nghỉ ngơi thật tốt trước đã!- Bỏ đi!

Chẳng qua liều cái mạng này!

Dù sao hôm nay đã giết được đủ vốn!Bì Kiếm Nhất thoáng do dự, cuối cùng quyết định bỏ mặc hết thảy.Bảy cẩm vệ còn lại cũng ngồi khôi phục thể lực.

Trải qua một ngày chém giết ai cũng thập phần mỏi mệt, mặc dù họ đều là tiến hóa giả, nhưng trong cuộc chiến kịch liệt tinh thần cùng thể lực đều tiêu hao thật lớn.Màn đêm buông xuống, dưới bóng đêm che giấu, Nhạc Trọng, tám cấm vệ, Thiên Cung Anh, Triệu Tĩnh Lôi cùng nhau lặng yên rời khỏi Thiên Mục trấn.

Đây là lực lượng cơ động tinh nhuệ còn sót lại trong liên minh, bộ đội của Lý Quảng, cao thủ còn sống sót của ba bang phái còn lại cũng đã mỏi mệt không chịu nổi, nhất định cần nghỉ ngơi.

Cũng chỉ có tiến hóa giả đứng đầu mới còn lực đánh một trận.- Thủ lĩnh!Trong bóng tối, Bạch Tiểu Thắng mang theo tám mươi hắc y tinh nhuệ xuất hiện trước người Nhạc Trọng.- Nguyên lai hắn còn lưu phục binh!Nhìn thấy nhóm người Bạch Tiểu Thắng đột nhiên xuất hiện, nhóm người Bì Kiếm Nhất cả kinh, sau đó trong lòng dâng lên nỗi vui mừng.Hiện tại cục diện đã tệ hại tới cực điểm, có thêm chút lực lượng vẫn là tốt nhất.Nhạc Trọng khẽ gật đầu thống lĩnh mọi người lặng lẽ đi về hướng nơi đóng quân của Mãn Châu quốc.Nơi đóng quân Mãn Châu quốc được vòng đầy lưới sắt bí mật, hàng rào bằng gỗ sắc bén vờn quanh nơi đóng quân, bên ngoài còn cài cự mã bén nhọn, bên trong hàng rào còn đào chiến hào thật sâu.

Bên trong những con đường giao thông yếu địa được đặt súng máy, hỏa lực hoàn toàn bao phủ con đường tiến công của địch nhân.

Bên trong doanh địa có vài chục đồn quan sát, ngoại trừ đồn quan sát các lính gác nhiều vô số kể.

Thật nhiều đèn pha cỡ lớn hướng chung quanh không ngừng chiếu sáng.Mãn Châu quốc có thể trở thành một trong ba đại thế lực thảo nguyên cũng do ban đêm phòng thủ thập phần chặt chẽ, không giống như những đạo quân ô hợp không hề có chút phòng bị nào.Nhạc Trọng ra lệnh:- Mọi người ở đây chờ mệnh lệnh!

Thiên Cung Anh, cô đi theo tôi!Trong nhóm tiến hóa giả, Nhạc Trọng cùng Thiên Cung Anh am hiểu đánh đêm cùng ám sát nhất.

Các chiến sĩ khác tuy rằng có thể xử lý địch nhân, nhưng nhất định sẽ làm kinh động cao thủ Mãn Châu quốc.Gương mặt Thiên Cung Anh không chút thay đổi gật nhẹ đầu, phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai ẩn thân vào trong bóng tối.Nhạc Trọng cũng phát động kỹ năng tiềm hành biến mất.- Minh chủ có được thật nhiều kỹ năng hơn nữa còn thật mạnh mẽ!Bì Kiếm Nhất vừa nhìn thấy Nhạc Trọng biến mất trong bóng đêm, trong lòng có chút phức tạp nghĩ thầm.Ban ngày khi Nhạc Trọng dùng điện từ pháo đan binh oanh giết Bạch Giáp quân đã ghi khắc thật sâu vào lòng mọi người, hiện tại ban đêm lại có năng lực tiềm hành vào bóng tối tiến hành ám sát, cường giả như vậy bọn họ cũng chưa từng gặp qua.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 840: Ám Sát Huyền Chân!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng tránh né ánh đèn pha, nương bóng đêm che giấu không chút tiếng động tiềm nhập vào bên trong nơi đóng quân.

Được kỹ năng tiềm hành nhị giai che giấu, các lính gác căn bản không thể nào phát hiện được tung tích của hắn.- Nơi đó hẳn là chỗ ở của một nhân vật trọng yếu.

Mình đi giết hắn!Nhạc Trọng không quen thuộc địa hình doanh trại, hắn đi loạn một trận chọn lựa lều trại màu vàng xa hoa nhất làm mục tiêu đi tới.Bên ngoài lều trại có tám hộ vệ, trong tay cầm súng trường canh giữ, bất luận người nào cũng không thể thoát khỏi ánh mắt của bọn họ.Nhạc Trọng nháy mắt phát động Khủng Cụ thuật, tinh thần trùng kích cường đại đồng thời oanh trúng tám gã hộ vệ làm trước mắt bọn hắn tối sầm.Nhạc Trọng lợi dụng tích tắc này bước vào bên trong trướng bồng.

Hắn vừa đi vào liền thu lại Khủng Cụ thuật, tám gã hộ vệ chỉ thoáng rùng mình liền hồi phục lại, bởi vì thời gian quá ngắn nên bọn hắn căn bản không biết chuyện gì xảy ra.Bên trong lều trại, trên mặt đất trải một tầng thảm Thổ Nhĩ Kỳ, trên đỉnh lều khảm đèn thủy tinh, trên một bậc thềm đặt một bàn gỗ lim.

Sau bàn là một vương tọa đúc bằng vàng, hai bên đặt giá sách, bên trong chứa đầy sách.Nhạc Trọng vừa đi vào lều trại không lâu liền nghe được tiếng bước chân, trong lòng hắn chợt động liền ẩn vào sau giá sách phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai đứng yên bất động.Mành lều trại xốc lên, người đi vào đầu tiên là thủ lĩnh Huyền Chân của Mãn Châu quốc.

Ba người còn lại là Ngao Đấu, thống lĩnh bộ đội bọc thép Đa Mã, thống lĩnh Bát Kỳ Bảo Nhĩ Thái.Ba người này là tâm phúc tuyệt đối của Huyền Chân, cũng là ba cột trụ của Mãn Châu quốc.

Mỗi người đều trung thành tận tâm với hắn, hơn nữa năng lực đều không yếu.Huyền Chân ngồi trên vương tọa nhìn Đa Mã trầm giọng hỏi:- Đa Mã, ngày mai ngươi nắm chắc lấy được Thiên Mục trấn không?Sức chiến đấu của chiến sĩ người Hán trong Thiên Mục trấn làm Huyền Chân sản sinh lòng sợ hãi, hắn thập phần lo lắng ngày mai không lấy được thị trấn.

Nếu như vậy Mãn Châu quốc sẽ biến thành trò cười trên thảo nguyên, đồng thời sự thất bại của họ sẽ làm nổi bật sự phi phàm của Thiên Mục trấn.

Nếu không tiêu diệt được Đại Hán liên minh, Huyền Chân thật sự lo lắng sẽ có vô số người Hán chạy tới gia nhập liên minh.Đa Mã tràn đầy tự tin nói:- Bệ hạ xin yên tâm, Thiên Mục trấn đã như dầu hết đèn tắt.

Theo nô tài phân tích, trong tay bọn hắn còn sót lại lão binh có chiến lực không cao hơn ba trăm người, cho dù bọn hắn lâm thời võ trang cho cư dân trong trấn, cũng chỉ là một đám quân ô hợp, không đủ gây sợ.

Chỉ cần sáng mai là nô tài có thể phá hủy lực lượng của bọn hắn, lấy Thiên Mục trấn hiến cho bệ hạ!Đa Mã chính là trí tướng, hắn tập hợp tình báo do bộ hạ phản hồi, suy đoán ra hư thật trong trấn.Đa Mã liếc mắt nhìn Ngao Đấu, ngữ khí bất thiện nói:- Duy nhất đáng lo chính là minh chủ Nhạc Trọng của Đại Hán liên minh.

Thực lực của hắn sâu không lường được, nếu hắn mang theo cao thủ cản trở chúng ta phải trả giá thương vong không nhỏ.

Hôm nay nếu không phải Bạch Giáp quân không ngăn cản được Nhạc Trọng, chúng ta cũng đã sớm chiếm lĩnh được thị trấn.

Ngao Đấu, ngươi thân là thủ lĩnh Bạch Giáp quân, chẳng lẽ không có gì muốn nói sao?Đa Mã cùng Ngao Đấu đều là thủ hạ của Huyền Chân, nhưng lẫn nhau cũng có mâu thuẫn không nhỏ.

Vừa có cơ hội Đa Mã liền công kích hắn trước mặt Huyền Chân.Ngao Đấu lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn nói:- Ngày mai ta sẽ dẫn toàn bộ Bạch Giáp quân tiêu diệt Nhạc Trọng kia.

Cho dù không diệt sát được hắn cũng đuổi hắn ra khỏi Thiên Mục trấn!Hôm nay Ngao Đấu đã kiến thức qua tốc độ khủng bố của Nhạc Trọng, cường giả như vậy hắn cũng không nắm chắc có thể lưu lại.

Nhưng với thực lực của Bạch Giáp quân, muốn đuổi Nhạc Trọng rời xa Thiên Mục trấn vẫn thật không khó.Ngay trong lúc Ngao Đấu cùng Đa Mã tranh chấp, Nhạc Trọng đột nhiên phát động kỹ năng ảnh bộ, tốc độ tăng lên gấp ba mươi lần, đồng thời Phong Tốc Hài dưới chân cũng phát động, toàn thân giống như đạo mị ảnh nhanh như sao băng vung đao bổ thẳng tới người Huyền Chân ngồi trên vương tọa.

Chỉ cần miểu sát Huyền Chân, thế lực Mãn Châu quốc liền sụp đổ.Nhạc Trọng đột nhiên bạo lên, trong trướng hoàn toàn không hay biết, hơn nữa tốc độ của hắn nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Huyền Chân bổ thẳng về phía hắn.Trong mắt Huyền Chân hiện lên vẻ kinh hãi, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có.Ngay khi một đao của Nhạc Trọng sắp chém rụng đầu Huyền Chân, một đạo quang mang màu thanh đồng từ cổ hắn nhấp nháy, một vòng bảo hộ màu xanh chắn ngay trước người hắn.Ngạc Nha bổ trúng vòng bảo hộ màu xanh, lực lượng cực lớn bùng nổ, một thanh âm đinh đương phát ra nhưng vòng bảo hộ không chút sứt mẻ.- Quả nhiên thân là người đứng đầu một quốc gia, trên người luôn sẽ có bảo vật giữ mạng, nếu muốn ám sát hắn cũng không đơn giản như vậy!Trong lòng Nhạc Trọng chợt lóe lên ý niệm.- Dừng tay!Ngao Đấu vừa sợ vừa giận bước lên phát động kỹ năng thao túng trọng lực, trọng lực gấp bốn rơi lên trên người Nhạc Trọng làm thân thể hắn trầm xuống, giống như đeo một tảng đá lớn trên người, không thể bảo trì tốc độ như quỷ mị, nếu không phải hắn có được lực lượng gấp mười hai lần thì đã bị ép tới gục xuống.- Có thích khách!

Hộ giá!

Hộ giá!Đa Mã rút khẩu súng hướng Nhạc Trọng liên tục nổ súng lớn tiếng gầm rú.- Đi chết đi!Bảo Nhĩ Thái nổi giận gầm lên một tiếng, thân thể biến lớn, quần áo rách tung, biến thành một sinh vật đầu gấu hình người, thân thể mọc đầy lông cứng cao hơn ba thước, móng vuốt kéo dài.

Hắn vừa biến thân thành hùng nhân liền dùng tốc độ gấp mười hai lần hướng Nhạc Trọng hung tợn đánh tới.- Lưu lại cho trẫm đi!Huyền Chân cũng hồi phục lại, bước lên tay phải một quyền mang theo thanh sắc đấu khí đáng sợ dùng tốc độ siêu việt vận tốc âm thanh oanh thẳng về hướng Nhạc Trọng.- Đấu khí!

Người này thật khó giết!Nhạc Trọng nhướng mày điều động hắc ám đấu khí, một cỗ hắc sắc đấu khí tràn ngập ngoài thân thể hắn, gông xiềng trọng lực trên người nhẹ hơn thật nhiều, hắn cũng dùng tốc độ siêu việt vận tốc âm thanh một quyền oanh lên nắm tay Huyền Chân.Hai gã thủ lĩnh thế lực lớn cuối thời cùng là tiến hóa giả cao cấp nhất oanh kích thẳng vào nhau.Nương theo thanh âm nổ tung khủng bố, Nhạc Trọng bị đánh bay trúng đèn thủy tinh trên nóc lều, đem chiếc đèn đập vỡ nát, sau đó bay ra khỏi lều trại.Ngũ tạng trong cơ thể Nhạc Trọng quay cuồng, ngực trầm xuống phun ra ngụm máu tươi.

Hắc ám đấu khí của hắn cũng chưa từng cường hóa lần nào, xa xa kém hơn Huyền Chân đã trải qua ba lượt cường hóa, nếu không phải cường độ thân thể hắn đủ cao, lần này đã bị trực tiếp đánh chết.Nhạc Trọng còn bay giữa không trung đã vung tay lên, hai luồng hỏa diễm phong bạo cực kỳ khủng bố oanh thẳng lên trướng bồng màu vàng đem lều trại hoàn toàn cắn nuốt.Nhạc Trọng phóng lửa thiêu cháy lều trại, phát động kỹ năng ảnh bộ lao nhanh trong quân doanh, vừa phóng hỏa vừa lớn tiếng gầm rú:- Huyền Chân bệ hạ đã chết!

Huyền Chân bệ hạ đã chết!

Mọi người chạy mau!

Địch nhân đã giết tới!

Huyền Chân bệ hạ đã chết!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 841: Liệt Hỏa Đốt Doanh! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnVô số ngọn lửa bốc cao trong doanh trại Mãn Châu quốc, vô số chiến sĩ biến thành hỏa nhân gào thét trong ngọn lửa.

Thật nhiều chiến sĩ từ trong doanh trướng trốn ra ngoài, tán loạn khắp chung quanh.Chiến sĩ Mãn Châu nghe được thanh âm tiếng kêu to của Nhạc Trọng, lại nhìn thấy lều trại màu vàng chìm trong ngọn lửa ngập trời, mỗi người đều lâm vào trong khủng hoảng, không biết nên làm gì mới phải, thật nhiều chiến sĩ hướng bốn phương tám hướng bỏ chạy.- Động thủ!Bạch Tiểu Thắng nghe được thanh âm tiếng quát lớn của Nhạc Trọng bên trong quân doanh, trong mắt thoáng hiện hàn quang, suất lĩnh đội ngũ hướng người Mãn Châu phát động tiến công.Các chiến sĩ lập tức lấy ra súng ống hướng chiến sĩ Mãn Châu bóp cò.Phanh!

Phanh!Nương theo sau từng tiếng súng vang, thật nhiều lính gác đều bị trực tiếp bạo đầu.Thân hình Bạch Tiểu Thắng nhanh như điện vọt vào nơi đóng quân, ánh đao trong tay liên tiếp lóe lên, dễ dàng chặt đứt lưới sắt bao bên ngoài, sau đó lĩnh quân xông vào trận địa Mãn Châu quốc.Lúc này khắp quân doanh đều là ngọn lửa, các chiến sĩ Mãn Châu lâm vào trong hỗn loạn, lập tức bị Bạch Tiểu Thắng thống lĩnh đội ngũ giết đến hỏng mất.Huyền Chân mang theo một đạo thanh sắc khí mang từ trong trướng bồng màu vàng nhảy ra lớn tiếng quát:- Trẫm ở trong này!

Trẫm không có chết!Từ dưới mặt đất đột nhiên khởi động, một đạo cột đất thật lớn trồi lên cao, vươn tới hơn mười thước trên đỉnh chợt mở ra, lộ ra Ngao Đấu cùng Bảo Nhĩ Thái bên trong.Ngao Đấu lớn tiếng gầm rú:- Chúng ta không có việc gì!

Mọi người nghe lệnh đừng bối rối, tổ chức chống cự ngay tại chỗ!Tiếng gầm giận dữ của Huyền Chân cùng Ngao Đấu vang khắp quân doanh, nhưng lúc này nơi nơi đều là lều trại bị Nhạc Trọng đốt cháy, toàn bộ chiến sĩ Mãn Châu đã lâm vào hỗn loạn, không còn mấy người bảo trì được bình tĩnh.Oanh!

Oanh!Ma viêm của Nhạc Trọng oanh trúng kho đạn dẫn phát tiếng nổ kinh thiên động địa, ngọn lửa bốc cao tận trời.Huyền Chân nhìn thấy kho đạn bị kíp nổ sắc mặt đại biến phát ra tiếng gầm rú tê tâm liệt phế:- Tên súc sinh chết tiệt!

Tên súc sinh đáng chết!

Nhạc Trọng, ta nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!

Ta nhất định phải đem ngươi bầm thây vạn đoạn!Kho đạn dược chính là bảo bối của Huyền Chân, công nghiệp quân sự của Mãn Châu vô cùng lạc hậu, chỉ có thể miễn cưỡng làm đạn tái chế.

Về phần đạn pháo hoàn toàn là dựa vào di sản trước cuối thời, bên trong kho đạn chứa đựng 70% số lượng đạn dược của hắn, hiện tại bị Nhạc Trọng phá hủy, pháo tự hành trong tay hắn sẽ biến thành một đống sắt vụn.Huyền Chân gầm to giận dữ, cùng Ngao Đấu, Bảo Nhĩ Thái hướng chỗ Nhạc Trọng truy tới.Nhiều cao thủ Bạch Giáp quân nhanh chóng hội tụ quanh ba người hình thành một đội ngũ đáng sợ.Nhạc Trọng không đối mặt cùng Huyền Chân bọn hắn, lại không ngừng phóng thích kỹ năng ma viêm, đem lều trại chung quanh thiêu hủy, gặp chiến sĩ Mãn Châu liền giết, cả quân doanh Mãn Châu bị hắn dẫn đốt, toàn bộ nơi đóng quân biến thành một biển lửa.Một gã Bạch Giáp quân đang lao nhanh, đột nhiên từ một góc âm u bổ ra một đạo quang mang huyền ảo đâm thẳng vào trái tim của hắn.Tên chiến sĩ không kịp kêu một tiếng đã bị xỏ xuyên trái tim, không chút âm thanh ngã trên mặt đất.Thiên Cung Anh liếc mắt nhìn tên chiến sĩ yên lặng tiềm nhập vào bóng tối tìm kiếm con mồi khác.

Nàng thích nhất là ám sát cường hóa giả cấp cao cùng nhân viên cao tầng Mãn Châu quốc.

Mỗi khi giết được một người đều làm nội tâm nàng sản sinh cảm giác thành tựu.Huyền Chân bọn hắn theo đuổi Nhạc Trọng không bỏ, tuy rằng giận tới cực điểm nhưng vẫn không cách nào đuổi kịp tốc độ nhanh như quỷ mị của Nhạc Trọng.Ngao Đấu hiến kế cho Huyền Chân:- Bệ hạ!

Chúng ta như vậy không được, tiếp tục đuổi hắn chỉ bị hắn nắm mũi dẫn đi.

Nô tài nghĩ hiện tại chúng ta nên ổn định trận tuyến, tập hợp binh lực tiêu diệt những kẻ xâm nhập kia!Huyền Chân cũng thanh tỉnh lại, cắn răng hung tợn nói:- Được!Vừa khôi phục lại Huyền Chân nhanh chóng tập hợp bộ đội, các chiến sĩ đều là tinh nhuệ, mặc dù có người bị Bạch Tiểu Thắng dẫn quân giết chết hoặc bỏ chạy tứ tán nhưng cũng có bộ phận chiến sĩ nhanh chóng tập hợp cùng trưởng quan hình thành tiểu đoàn thể chống cự xâm nhập.

Dưới mệnh lệnh của Huyền Chân, bọn họ tập kết thành một đội ngũ khá lớn.Tinh nhuệ Mãn Châu vừa tập hợp, nhóm người Bạch Tiểu Thắng đã không còn cơ hội nào.- Triệt!Bạch Tiểu Thắng quan sát tình thế một thoáng nhanh chóng truyền mệnh lệnh rút lui.

Nếu tiến công hắn nắm chắc giết thêm được năm trăm tiến hóa giả nhưng bộ đội của hắn cũng phải trả giá thật thảm thống, vì vậy hắn lựa chọn thối lui.Theo mệnh lệnh của hắn, mọi người nhanh chóng rút về.

Bọn họ đều là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ nhất, đánh bất ngờ cùng ám sát, phá hư mới là lĩnh vực họ am hiểu nhất, tấn công một đội ngũ đã có phòng bị là chuyện không nên làm.Bộ đội Mãn Châu vừa tập kết liền phòng thủ kho lương, nếu kho lương bị hủy hi vọng của bọn hắn cũng bị hủy diệt, thậm chí muốn rút quân cũng không làm được.Bộ đội Mãn Châu vây kín kho lương, nơi nơi đều là chiến sĩ Bạch Giáp quân, ba cường giả Huyền Chân, Ngao Đấu cùng Bảo Nhĩ Thái đều đóng quân ngay kho lương phòng ngừa Nhạc Trọng tấn công lương khố.- Nghĩ làm như vậy ta không còn cách nào sao?Nhạc Trọng nhìn bộ đội Mãn Châu bao vây kho lương chặt chẽ, hắn lạnh lùng nở nụ cười, lấy ra thư kích pháo nhắm một chiến sĩ Bạch Giáp quân bóp cò.Một đạo quang mang hiện lên, tên chiến sĩ lập tức bị oanh thành bốn năm mảnh văng khắp mặt đất.Nhìn thấy một màn kinh khủng kia, toàn bộ chiến sĩ Mãn Châu bị dọa đến núp sau công sự che chắn không dám ló đầu ra.Nhạc Trọng tâm niệm vừa động, một con Thanh Giao chi linh nhị giai dài mấy chục thước xuất hiện.

Nó mở mồm to như chậu máu hướng chỗ binh lính Mãn Châu phun ra từng đoàn khói độc.- Ah!

Cứu mạng!- Cứu cứu tôi!- Tôi không muốn chết!- Cứu mạng!- …Khói độc của Thanh Giao chi linh có tác dụng ăn mòn thậm chí cả hỏa tiễn cũng có thể biến thành bãi nước thép, khói độc lan tràn khắp mặt đất, thật nhiều chiến sĩ Mãn Châu tán loạn.

Hai mắt mù lòa, không ngừng xé nát thân thể, đem thân thể xé vỡ, phát ra thanh âm gào thét thê thảm.Ngao Đấu nhìn chằm chằm Thanh Giao chi linh trong mắt hiện vẻ phẫn nộ lớn tiếng rít gào:- Con súc sinh đáng chết!

Lại có thể gọi về biến dị thú độc hệ nhị giai!

Bạch Giáp quân tiêu diệt con quái vật kia!Sáu gã Bạch Giáp quân có được kỹ năng cường kích thương lập tức ló đầu ra hướng con Thanh Giao chi linh bóp cò.Sáu đạo quang mang oanh lên thân thể Thanh Giao chi linh làm nổ tung sáu động lớn, vô số lưu quang tuôn ra từ trên người của nó.Bị đòn nghiêm trọng con Thanh Giao chi linh không nhịn được giãy dụa gào rú thống khổ.

Tuy nó là thú linh thể được triệu hoán, nhưng nếu bị công kích vẫn sẽ cảm giác được đau đớn.Thân thể con Thanh Giao chi linh vặn vẹo một lúc sau đó hóa thành nhiều điểm tinh quang biến mất tại chỗ.Khóe môi Nhạc Trọng nhíu lại, trong mắt hiện lên hàn quang giơ điện từ pháo đan binh nhắm ngay chỗ lóe quang mang bóp cò.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 842: Liệt Hỏa Đốt Doanh! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột đạo quang mang chớp động, tên chiến sĩ tinh anh Bạch Giáp quân liền bị nổ tung.Những người khác còn chưa kịp phản ứng, một đạo điện từ pháo tiếp theo trực tiếp đem một gã có kỹ năng cường kích thương lập tức bắn bạo thân thể.Bốn tinh anh Bạch Giáp quân còn lại xoay người lăn một vòng ý đồ tránh né công kích của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng oanh giết hai gã Bạch Giáp quân liền biến mất tại chỗ thay đổi vị trí khác.- Đáng chết!Ngao Đấu nhìn thấy Nhạc Trọng giết chết hai cao thủ cường kích thương không nhịn được hung tợn mắng một câu.Kỹ năng cường kích thương thường là kỹ năng 3 cấp, đồng thời cần tu luyện kỹ năng nhất định phải có một khẩu súng ống mạnh mẽ, liệp sát quái vật thăng cấp cũng khó hơn cường giả sử dụng đao kiếm rất nhiều.

Mỗi một cường hóa giả có được kỹ năng cường kích thương đều là bảo bối của mỗi thế lực, cả Mãn Châu quốc cũng chỉ có được sáu gã cao thủ cường kích thương hơn nữa còn được cường hóa hơn ba lần.

Hiện tại thoáng chốc đã chết hai người, làm Ngao Đấu cảm thấy đau lòng không thôi.Nhạc Trọng giết chết hai gã cao thủ cường kích thương phát động kỹ năng tiềm hành nhị giai giấu trong bóng tối nhìn chằm chằm vào kho lương không nhúc nhích.Trong Mãn Châu quốc cũng có được tinh anh, Nhạc Trọng cũng không muốn đi mạo hiểm.Trong đêm tối cao thủ Mãn Châu cũng không dám nhắm mắt, đề cao cảnh giác.Đột nhiên lại vang lên tiếng nổ lớn, hấp dẫn vô số ánh mắt cao thủ Mãn Châu.

Không bao lâu chờ khi Bạch Giáp quân đuổi tới thì đã thấy thêm năm thi thể.Cao thủ Bạch Giáp quân vừa điều động tới trong góc rẽ, ba đạo gai xương bén nhọn lại từ sau một tảng đá bắn ra, liền xuyên thủng ba gã cao thủ đinh trên mặt đất.Bạch Giáp quân vừa quay đầu, gai xương trong tay Bạch Cốt co rụt lại, bay ra sau một tảng đá quỳ rạp trên mặt đất giống như thú liệp giả bò sát dưới đất, sau mấy lần chớp động đã biến mất không còn nhìn thấy.Nhạc Trọng, Bạch Cốt, Thiên Cung Anh không hề e ngại mặt mũi lẩn trong bóng đêm đánh lén những binh lính Mãn Châu, giết hai ba người liền thay đổi vị trí, làm nhóm tinh anh Mãn Châu thập phần đau đầu.Cuối cùng Ngao Đấu phải điều chỉnh việc phân bố binh lực, co rút lại, hơn nữa cho cao thủ trấn thủ phía trước, lúc này mới khiến ba người thu liễm.Đợi tới sáng hôm sau sắc mặt binh sĩ Mãn Châu đã mỏi mệt tới cực điểm.

Ngày hôm qua hành quân gấp gáp, chém giết Kim Lang kỵ một đêm, lại chém giết cùng Thiên Mục trấn một ngày.

Cuối cùng trong đêm còn bị đội ngũ Nhạc Trọng tập kích đánh lén giày vò, gặp phải tình huống như vậy mà không bị sụp đổ đã là không tệ lắm.Huyền Chân hai mắt đỏ đậm nhìn Ngao Đấu hỏi:- Thế nào?Vẻ mặt Ngao Đấu trầm trọng nói:- Đêm qua chúng ta chết trận sáu trăm năm mươi ba chiến sĩ, trốn chết một ngàn hai trăm người.

Hiện tại bộ đội trong tay chúng ta còn hai ngàn tám trăm người.

Kho đạn bị hủy, pháo tự hành chỉ còn có thể tiến hành một vòng bắn!Huyền Chân nghe vậy sắc mặt lúc trắng lúc xanh, cuối cùng không nhịn được hộc ra ngụm máu tươi.- Bệ hạ!- Bệ hạ!Các đại thần chung quanh hoảng hốt vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn.Huyền Chân lau máu miệng gằn từng chữ:- Triệt!

Truyền mệnh lệnh của trẫm, lập tức rút về Thịnh Kinh!Một gã đại tướng lắp bắp kinh hãi:- Vì sao?

Bệ hạ, Thiên Mục trấn đã như dầu hết đèn tắt, chỉ cần chúng ta cố gắng chút nữa là có thể chiếm lĩnh bọn hắn!Trong mắt Huyền Chân chớp động quang mang, gằn từng chữ:- Đêm qua tiến công chúng ta chỉ có một trăm bộ đội tinh nhuệ tương tự Bạch Giáp quân.

Tuy nhân số chúng ta nhiều, nhưng mỗi người mỏi mệt, một thân bổn sự không phát huy được hai thành, dù tiến công Thiên Mục trấn nhưng vẫn nguyên khí đại thương.

Không công tiện nghi cho Kim Lang kỵ cùng Mông Cổ Vương.

Hiện tại chúng ta cần tự bảo vệ mình!Làm bá chủ một phương Huyền Chân hiểu rõ nên cân nhắc lợi hại, bộ đội của hắn đã liên tục tổn thương nặng, mỏi mệt không chịu nổi, bây giờ quay về Thịnh Kinh nghỉ ngơi chỉnh đốn mới là thượng sách nhất.Nhận được mệnh lệnh của Huyền Chân, quân đội Mãn Châu đã đại thương nguyên khí bắt đầu rút quân.

Bọn hắn đến uy phong lẫm lẫm, đánh thương nặng Kim Lang kỵ, lúc quay về chật vật không chịu nổi, chỉ còn lại không tới hai thành.Chứng kiến Mãn Châu lui binh, Nhạc Trọng cũng thở ra một hơi.

Hắn trải qua một đêm phóng hỏa, đánh lén, ám sát, thể lực cùng tinh thần tiêu hao thật lớn, hiện tại đã cực kỳ mỏi mệt.

Nếu Mãn Châu quốc khăng khăng tấn công Thiên Mục trấn, hắn chỉ có thể cùng đối phương lưỡng bại câu thương, cũng không nắm chắc tất thắng.

Hiện tại Mãn Châu quốc lui binh vô luận là đối với bên nào cũng là kết quả tốt nhất.- Dân tộc Mãn Châu quốc lui! !

Chúng ta đánh bại dân tộc Mãn Châu rồi!- Chúng ta đánh bại Kim Lang Kỵ, đánh bại dân tộc Mãn Châu quốc, chúng ta là mạnh nhất!"..."

Dân tộc Mãn Châu vừa lui thì Thiên Mục trấn vang lên từng hồi âm thanh hoan hô.

Tất cả người tham gia đều cảm thấy tự hào quá nhiều.

Bọn họ không ngờ đánh bại dân tộc vô địch trân thảo nguyên này, làm cho bọn họ tràn ngập tự tin và kiêu ngạo.

Hơn nữa bọn họ trải qua huyết chiến lúc trước chính là yếu tố làm nên quân đội tinh nhuệ thiết huyết.Chỉ có trải qua huyết chiến thảm thiết và thắng lợi mới có tự tin cùng kiêu ngạo, chỉ có như vậy mới trở thành quân đội thiết huyết.Đây mới là quân đội có quang vinh và truyền thống, đó là bởi vì bọn họ có tự tin và tâm tính cứng cỏi khi trải qua sắt và máu tôi luyện.Thời điểm mọi người nghe được tiếng hoan hô, Nhạc Trọng mang theo tám cấm vệ cùng Bạch Tiểu Thắng cùng các cường giả tinh nhuệ đi qua nơi này.- Minh chủ vạn tuế!- Nhạc Trọng minh chủ vạn tuế!"..."

Những quân lính kia nhìn qua Nhạc Trọng và bộc phát tiếng hoan hô dữ dội.

Đây là âm thanh hoan hô từ tận đáy lòng của bọn họ.Nhạc Trọng mấy ngày nay vẫn chiến đấu ở tuyến đầu.

Là hắn đánh bại quân đội Kim Lang Kỵ hung nhân Đông Nhĩ Mạc Lôi.

Là hắn phá hủy xe tăng không thể đánh vỡ của Mãn Châu đế quốc, là hắn ban đêm đánh lên doanh trướng của người Mãn Châu, trọng thương Mãn Châu đế quốc, hắn có rất nhiều chiến tích.Nói cho những người kia biết rằng tất cả mọi người vô cùng kính sợ người đứng đầu này.Lúc trước những người Hán kia phụng Nhạc Trọng làm chủ, đó là tình thế bức bách.

Nhạc Trọng vào thời khắc này mới chính thức được bọn họ thừa nhận là thủ lĩnh của mình.Nhạc Trọng nhìn thấy những người này vui mừng, chỉ còn lại hơn một trăm người còn sống sót cho nên đây là mầm mống tốt.Nhạc Trọng đứng trong đám người âm thanh như sấm:- Tôi là Nhạc Trọng!

Tôi là minh chủ Nhạc Trọng.

Các người chiến thắng Kim Lang Kỵ!

Chiến thắng dân tộc Mãn Châu quốc!

Các người là mạnh nhất! !

Tôi cảm thấy kiêu ngạo vì các người !

Các người là những dũng sĩ thiết huyết đáng được tôn trọng!

Chỉ cần các người vũ dũng, bảy ngàn người trong Thiên Mục trấn sẽ không bị đám súc sinh kia biến thành nô lệ!

Là các người bảo vệ bảy ngàn đồng bào!

Các người là anh hùng! !

Là anh hùng đáng kiêu ngạo!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 843: Thường Thắng Quân.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững người Hán phía dưới nhao nhao vỗ tay, rất nhiều người trong mắt đều chảy nước mắt, bọn họ từ bốn phương tám hướng tụ tập lại nơi này, thế nhưng mà giờ khắc này bọn họ được Nhạc Trọng gọi là anh hùng.

Chuyện này làm ch bọn họ cảm thấy vinh quang và anh hùng..- Hiện tại tôi tuyên bố sáng lập Thường Thắng Quân!

Các người là hạt giống của Thường Thắng Quân, tương lai Thường Thắng Quân sẽ do các người dẫn dắt, Mãn Châu, Đột Quyết đế quốc, Mông Cổ Vương sẽ bị giẫm dưới chân, làm cho tất cả địch nhân phải run rẩy trước mặt các người! !

Chúng ta dùng đại pháo và lưỡi lê khuất phục kẻ thù, cho chúng hoàn lại nợ máu với chúng ta!

Đồng thời dùng đại pháo và lưỡi lê bảo hộ Thường Thắng Quân của chúng ta!- Vạn thắng! !- Vạn thắng! !- Thường Thắng Quân vạn thắng! !"..."

Đám người bên dưới lập tức kêu to lên.

Tiếng kêu rất cuốn hút, hơn hai ngàn người được tổ chức cầm súng còn sống sót bây giờ cũng kích động hét to lên.Không lâu đại bộ phận người sông sót trong Thiên Mục Trấn cũng kêu lên, trong Thiên Mục trấn vang lên âm thanh hoan hô cuồng nhiệt.Hai tay của Nhạc Trọng chúi xuống, âm thanh hoan hô cuồng nhiệt kia lập tức dừng lại, hắn vung tay lên, Bạch Tiểu Thắng cho hai tên bộ hạ mang theo cái gương kim loại lớn tới, bên trong chính là nước thuốc.Nhạc Trọng chỉ vào những tiến hóa dược tề và nói với bọn họ:- Đây là tiến hóa dược tề!

Chỉ cần phục dụng nó sẽ biến thành người tiến hóa.

Quý giá của tiến hóa dược tề hẳn các người đều biết rõ ràng chứ.

Hiện tại chúng thuộc về các ngươi, các người là anh hùng!

Tôi ban thưởng cho anh hùng, hy vọng mọi người sẽ dùng lực lượng này tiêu địch nhân.Tây Môn Liệt nhìn qua cái gương kim loại trên đài cao của Nhạc Trọng thì ánh mắt sáng rực tham lam:- Cái gì?

Tiến hóa dược tề! !

Thậm chí có đồ vật như vậy?Người tiến hóa và người bình thường chênh lệch cực lớn, mỗi lần tấn cấp thì chênh lệch của hai bên sẽ phóng đại.

Cơ hồ tất cả người cường hóa đều muốn biến thành người tiến hóa.

Nhưng mà người tiến hóa ngàn dặm mới tìm được một người, Tây Môn Liệt thân là thủ lĩnh Liệt Dương Bang cũng không phải người tiến hóa.Nhạc Trọng nhìn chung quanh và nói:- Xếp hàng nhận lấy!

Tiến hóa dược tề trong tay của tôi có hạn, chỉ có thể phát cho anh hùng tham gia chiến đấu với Kim Lang Kỵ, dân tộc Mãn Châu mà thôi.

Những người khác nếu muốn trở thành người tiến hóa cũng có cơ hội đấy, chỉ cần gia nhập Thường Thắng Quân và lập đủ công huân, Nhạc Trọng tôi ở chỗ này hứa hẹn cho mọi người sẽ trở thành người tiến hóa.

Sau khi sử dụng tiến hóa dược tề thì toàn thân phát sốt một ngày, một ngày sau đó các người sẽ trở thành người tiến hóa.

Có nguyện ý hay không do các người quyết định.

Không muốn thì tôi không miễn cưỡng.Những người phía dưới hiện tại lập tức xếp hàng chỉnh tề, bắt đầu tiếp nhận tiến hóa tiến hóa dược tề, cũng tín nhiệm Nhạc Trọng là người kề vai chiến đấu với bọn họ.

Nhưng mà có chừng năm mươi người đa nghi tiếp nhận và thờ ơ lạnh lùng.Sau tận thế trật tự sụp đổ.

Nhân tính tan vỡ, tuy vẫn có không ít người đi theo Nhạc Trọng tiến hành liều chết chiến đấu.

Trong lòng bọn họ cũng không dễ dàng tin tưởng Nhạc Trọng, sẽ không dễ dàng tiêm thứ chất lỏng không rõ lai lịch vào người.Dù sao một khi tiêm vào có độc trong đó, hoặc là có chứa chất gây nghiện, bọn họ sẽ biến thành khôi lỗi do Nhạc Trọng khống chế, trở thành cái xác không hồn.Sau khi tiếp nhận thì hơn mười người tiêm vào người, sau đó toàn thân run rẩy, mồ hôi rơi như mưa, thân thể mềm nhũn co quắp té trên mặt đất, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển.Thấy một màn này thì mọi người cả kinh, nhìn qua Nhạc Trọng và tràn ngập hoài nghi.

Nếu Nhạc Trọng không cho bọn họ giải thích hợp lý, bọn họ trực tiếp trở mặt với hắn ngay.- Minh chủ, đây là có chuyện gì?- Minh chủ, thỉnh nói rõ một chút!Đối mặt những người nhìn chằm chằm Nhạc Trọng vô cùng trấn định.- Tôi đã nói trước rồi, nếu muốn trở thành người tiến hóa, sau khi tiêm vào thì sẽ phát sốt, sau một ngày là trở thành người tiến hóa.

Mọi người cứ chờ một ngày đi, nhìn xem Nhạc Trọng tôi nói là thật hay giả!Nhìn thấy Nhạc Trọng trấn định như vậy, những người trong lòng còn có hoài nghi cũng không quá bức bách Nhạc Trọng.Phải biết rằng Nhạc Trọng chẳng những giết địch tàn bạo, xử lý đồng tộc cũng tâm ngoan thủ lạt, trước khi chưa xác định chuyện gì, những người này không muốn trở mặt với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng gọi Tây Môn Liệt tới và nói:- Tìm một ít y tá, hảo hảo hộ lý những anh hùng này!Cửa Tây liệt cung kính đáp:- Vâng!

Minh chủ!Lúc này chiến sĩ tinh nhuệ của Liệt Dương Bang chiến chế rất nhiều, còn lại tiểu miêu tiểu cẩu tính cả Tây Môn Liệt và tám cấm vệ đội của Nhạc Trọng mà thôi.

Tây Môn Liệt đã không dám tái khởi tranh đoạt vị trí minh chủ, điều chỉnh tâm tính, nhận định mình là bộ hạ của Nhạc Trọng.Hơn tám mươi nữ nhân được Tây Môn Liệt bảo là y tá đưa tới, phụ trách chiếu cố những người này.

Những người còn lại cũng làm tay chân cho Nhạc Trọng, chủ động yêu cầu lưu lại bảo hộ người đang hôn mê.

Nhạc Trọng đáp ứng thỉnh cầu của bọn họ.Ngày hôm sau, một tên đại hán dáng người khôi ngô mơ màng tỉnh lại.- Ô!

Đây là đâu?- Lý Đại Ngưu, anh tỉnh rồi! !

Anh cảm thấy bây giờ thế nào?

Trở thành người tiến hóa chưa?- Lý Đại Ngưu, anh thế nào?

Thân thể ra sao?Hơn mười tên người vừa nhìn thấy Lý Đại Ngưu tỉnh tới lại thì vây tới, bảy mồm tám miệng hỏi thăm.Lý Đại Ngưu lau lau con mắt mơ hồ xong, đột nhiên trong mắt hiện ra vẻ mặt mừng như điên hét to lên.- Ân?

Đúng rồi! !

Ha ha ha! !

Lão tử trở thành người tiến hóa! !

Lão tử trở thành người tiến hóa lực lượng, còn lĩnh ngộ kỹ năng biến thân người sói.

Ha ha ha! !

Lão tử vô địch! !

Ha ha ha ha! !- Biến thân người sói?

Biến cho mọi người xem xem!- Biến thân đi, đừng làm người ta nghĩ rằng ngươi đang khoác lác."..."

Những người chung quanh ồn ào nói ra, bọn họ biết rõ Lý Đại Ngưu trước kia tuy là người cường hóa hệ sức mạnh nhưng mà không có kỹ năng biến thân người sói.- Tốt!

Tôi sẽ biến cho các người nhìn!Lý Đại Ngưu nổi giận gầm lên một tiếng, vô số cơ bắp nổi lên, bộ lông dài ra, thân thể kéo dài, biến thành một người sói thân cao hai mét toàn thân tràn ngập lực lượng.- Hắn thực trở thành người tiến hóa!- Quả nhiên, minh chủ nói đều là thật!- Đáng chết! !

Có lẽ tôi nên tiêm vào thôi!"..."

Nhìn thấy Lý Đại Ngưu trở thành người tiến hóa, còn lĩnh ngộ biến thân người sói, thoáng cái từ người cường hóa trung đẳng trở thành cường giả đỉnh giai, chuyện này làm cho đám người chung quanh cảm thấy ghen ghét.Một tên ngủ say khác tỉnh lại, bọn họ đều trở thành người tiến hóa, lĩnh ngộ kỹ năng mới, thực lực biến hóa nghiêng trời lệch đất.Loại tình huống này làm cho người ở Thiên Mục Trấn điên cuồng.Những người chưa tiêm tiến hóa dược tề nhao nhao đi tới chỗ Nhạc Trọng cầu khẩn nói:- Minh chủ! !

Xem chúng ta liều chết bảo vệ Thiên Mục trấn, cho chúng tôi tiêm tiến hóa dược tề đi!Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 844: Tư Đồ Tẫn.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng lãnh khốc cự tuyệt:- Không được!

Lúc trước tôi cho các người lựa chọn.

Các người đã bỏ qua cơ hội.

Hiện tại ta không cho các người cơ hội nữa.

Các ngươi cũng trở thành quan quân Thường Thắng Quân, tôi hy vọng các người dùng chiến công đổi lấy tiến hóa dược tề, chỉ cần các ngươi lập nhiều đầy đủ thì tôi sẽ cho các người tiến hóa dược tề, các người sẽ trở thành người tiến hóa.

Trong tay của ta vẫn còn tiến hóa dược tề, các ngươi cố gắng là được.- Tư Đồ Tẫn!

Tiến hóa dược tề, chỉ có chiến công!

Chỉ có lập nhiều chiến công và khiến uy danh của Thường Thắng Quân ở trên thảo nguyên khiến người ta kinh sợ, tôi mới lần nữa ban thưởng lực lượng cho các người.Bị Nhạc Trọng cự tuyệt thì đám người kia nhao nhao gia nhập vào Thường Thắng Quân của Nhạc Trọng, sau đó tiến hành huấn luyện nghiêm khắc.Sau khi nhìn thấy uy lực của tiến hóa dược tề, vô số người sống sót trong Thiên Mục lập tức điên cuồng gia nhập vào Thường Thắng Quân bên, đạt được lực lượng.

Khát vọng trở thành quan quân.Nhạc Trọng thuận tiện chọn ra hai ngàn người đưa vào Thường Thắng Quân.

Sau khi tổ kiến Thường Thắng Quân xong thì Nhạc Trọng liền dẫn người sống sót rời khỏi Thiên Mục Trấn, đi vào Tề Mộc Huyện.Đi vào Tề Mộc Huyện thì Nhạc Trọng cho Bạch Tiểu Thắng làm huấn luyện viên huấn luyện hai ngàn người này, một bên phái người đi tiếp ứng người sống sót ở hơn mười bang phái.Một trận chiến Thiên Mục trấn thì Nhạc Trọng trở thành minh chủ Đại Hán liên minh đánh bại Kim Lang Kỵ, Mãn Châu quốc bị đánh bại tin tức truyền ra khắp thảo nguyên.Liệt Dương Bang đã gia nhập vào thế lực của Nhạc Trọng, Thanh Trúc Bang, Thiên Ma giáo hai bang chủ mang theo bốn ngàn bang chúng gia nhập vào trong Thiên Mục trấn.

Lam Bang), Hồng Bang, Kim Lang Bang, Phấn Hồng Bang đi tìm Tư Đồ Tẫn!

Nhao nhao đầu nhập Nhạc Trọng, làm cho nhân khẩu dưới trướng của hắn tăng lên ba vạn.Trên cả thảo nguyên ánh mắt của các thế lực nhìn vào Đại Hán liên minh, cơ hồ mỗi một ngày đều có độc hành hiệp mộ danh gia nhập vào Nhạc Trọng.Trên thảo nguyên thoáng cái tạo ra thế chân vạc, biến thành bốn quốc giằng co.

Đại Hán liên minh thoáng cái trở thành thế lực thứ tư trên thảo nguyên.- Minh chủ!

Có người cầu kiến!Trên diễn võ trường, Tây Môn Liệt đi vào một góc diễn võ trường tìm Nhạc Trọng, Nhạc Trọng trên người lưng cõng hòn đá cực lớn, đồng thời thân thể đang có bốn lần trọng lực áp xuống, cung kính nói.Mỗi một ngày Nhạc Trọng xử lý chính vụ xong thì đều dùng phương pháp này luyện tập hắc ám đấu khí, làm cho bản thân mình thuần phục nắm giữ kỹ năng này.

Có đôi khi thuần thục nắm giữ một loại năng lực so với nắm giữ nhiều loại năng lực trên chiến trường còn thuận tiện hơn nhiều.Nhạc Trọng dùng sức ném hòn đá lớn trên lưng xuống, thở dài một hơi, quay đầu nhìn qua Tây Môn Liệt:- Người nào?Tây Môn Liệt hỏi:- Nhân dân quân phái sứ giả tới cầu viện! !

Mông Cổ Vương mang theo bộ hạ tấn công nhân dân quân.

Hắn là tới đây cầu viện.

Minh chủ ngài có gặp hay không?Nhạc Trọng khẽ chau mày suy nghĩ một hồi nói:- Bảo hắn tới gặp tôi!Một gã quần áo tả tơi, trên người mang theo phong trần, nhìn qua thập phần chật vật, nhưng mà thân thể vẫn đứng nghiêm.

Trong hai mắt tràn ngập kiên nghị đi tới trước người Nhạc Trọng, nói:- Tiền bộ đội biên phòng thiếu úy Anh Không bái kiến Nhạc minh chủ.

Thỉnh Nhạc minh chủ phát binh, cứu Hô Duyên Trấn.Nhạc Trọng nhìn qua nam tử thập phần kiên nghị trước mặt vô cùng thường thức nói:- Có thể!

Tôi sẽ phát binh cứu Hô Duyên Trấn.

Nhưng mà tôi muốn tất cả người sống sót trong Hô Duyên Trấn đều gia nhập thế lực của tôi, nhân nhân quân của các người cũng gia nhập làm bộ hạ của tôi.Anh Không nhìn thẳng Nhạc Trọng và không có chút sợ hãi nói:- Tôi có mấy vấn đề muốn hỏi Nhạc minh chủ!- Xin hỏi!Anh Không thập phần bén nhọn hỏi:- Đầu tiên: ngài thống lĩnh Đại Hán liên minh nếu đánh bại Mông Cổ Vương, Mãn Châu quốc, Đột Quyết đế quốc, sẽ xử lý thế nào với người của Mông Cổ, dân tộc Mãn người, Duy Ngô Nhĩ?Nhạc Trọng không chút do dự trả lời:- Người nhiễm máu tươi của người Hán thì trực tiếp chém đầu, nhà bọn họ giáng làm đầy tớ.

Về phần dân chúng bình thường nếu không làm chuyện ác và nguyện ý đầu nhập vào tôi, tôi sẽ đối xử như con dân của mình.

Nhưng mà không có bất luận ưu đãi gì cả, trong Đại Hán trong liên minh thực hành chính sách dân tộc ngang hàng, sẽ không bởi vì bọn họ là dân tộc thiểu số mà ức hiếp bọn họ.

Đồng dạng cũng không vì bọn họ là dân tộc thiểu số mà bỏ qua chuyện phạm tội.Nhạc Trọng thờ phụng pháp tắc ăn miếng trả miếng, ăn miếng trả miếng dùng bạo chế bạo, dùng ác chế ác.

Bản thân của hắn trên cơ bản không có ác cảm với người dân tộc nào cả.

Thời điểm hắn học đại học đã chơi chung với nhiều bạn học dân tộc, tất cả mọi người đều chơi đùa khá thân thiết.Nhưng mà trên thế giới này vẫn có rất nhiều người dân tộc cực đoan.

Tây Phương có Na-zi (đảng Phát Xít do Hít-le cầm đầu), Nhật Bổn có phần tử cánh hữu, Indonesia súc sinh, nước Mỹ, Châu Âu thờ phụng chủ nghĩa người da trắng tối thượng.

Những người kia đều coi dân tộc của mình cao quý hơn dân tộc khác, các dân tộc khác đều là đê tiện.Thời kỳ hòa bình là thế lực không nhỏ.

Nhưng bây giờ trong tận thế thiếu khuyết tín ngưỡng.

Chủ nghĩa chủng tộc bị rất nhiều dã tâm gia tận dụng chuyện này làm vũ khí.Anh Không nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng hỏi:- Thứ hai: trong Hô Duyên Trấn có một nửa cư dân là người Mông Cổ, anh có ý định xử trí bọn họ ra sao?Nhạc Trọng thản nhiên nói:- Nếu như bọn họ không phạm cái gì cùng hung cực ác, có thể gia nhập trở thành con dân của tôi.

Tôi đối xử với bọn họ như nhau, chỉ cần bọn họ chịu làm việc thì tôi sẽ bảo đảm bọn họ vẫn còn tài sản của mình.

Nếu như bọn họ phạm phải tử tội, tôi sẽ xử tử bọn họ.

Chuyện này không quan hệ tới dân tộc của họ.

Không chỉ bọn họ, người Hán cũng không ngoại lệ.Anh Không nhìn qua Nhạc Trọng không sợ hãi nói:- Tốt!

Nhạc minh chủ, chỉ cần ngài có thể đối xử ngang nhau, không kỳ thị chúng tôi là người dân tộc khác, chúng tôi nguyện ý hiệu lực cho ngài.

Anh Không tôi cũng là người Mông Cổ.Người Mông Cổ rát nhiều người sống trong Mông Cổ và sinh hoạt đan xen chặt chẽ với người Hán, song phương tiến hành quan hệ thông gia thông hôn vô số.

Cũng không phải tất cả người Mông Cổ đều mơ tưởng bắt người Hán làm nô lệ.Anh Không tuy là người Mông Cổ, nhưng mà hắn có được tình nghĩa bộ đội biên phòng, hắn và chiến hữu của hắn vẫn một mực thủ vững tám trăm cư dân trong Hô Duyên Trấn.

Trong mắt hắn không có người Mông Cổ, người Hán, chỉ có người Châu Á bị ngoại quốc xâm lược.Mông Cổ Vương bốn phía bắt người cướp của dị tộc biến làm nô lệ, Anh Không là người Mông Cổ trọng tình trọng nghĩa.

Mông Cổ Vương đánh chủ ý lên mấy trăm người Mông Cổ ở Hô Duyên trấn, muốn đem Hô Duyên Trấn đoạt vào trong tay.

Anh Không và các bộ đội biên phòng khác lập tức đứng ra ngăn cản và đi tới đây cầu viện.Nhạc Trọng trợ giúp Hô Duyên Trấn thì dẫn Bạch Tiểu Thắng, Ngân Sương cùng với năm mươi tên người tiến hóa tinh nhuệ đi ngay.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 845: Quân Đội Mông Cổ Vương. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnThường Thắng Quân đang tiến hành huấn luyện quân sự nghiêm khắc, trong đó có rất nhiều người tiến hóa tinh anh kinh nghiệm phong phú huấn luyện bọn họ, chuyện này làm đám ô hợp từ từ mạnh hơn trước.

Trước khi hoàn tất huấn luyện Nhạc Trọng sẽ không dễ dàng đưa bọn họ ra chiến đấu.Nhưng mà Thường Thắng Quân trong kế hoạch của Nhạc Trọng tương lai chính quân đội quét ngang thảo nguyên, hắn phải huấn luyện quân đội này thạt nghiêm khắc.Hô Duyên Trấn chính là tiểu trấn trên thảo nguyên, trước tận thế chỉ có hai ngàn nhân khẩu.Sau tận thế bởi vì có đồn biên phòng đóng quân trợ giúp, có hơn năm trăm nhân khẩu được cứu ra khỏi miệng của tang thi, bởi vì có biên phòng bảo vệ nên người sống sót chung quanh không ngừng di chuyển về phía Hô Duyên Trấn, làm cho thị trấn nhỏ này có tám trăm nhân khẩu.Trong trấn nhỏ này không có trải qua tranh giành quyền lực, bây giờ sinh hoạt bình tĩnh của bọn họ đã chấm dứt, một đội kỵ quân nhân số hơn ngàn người đang lao thẳng tới nơi này.Đại tướng Quách Minh cầm đầu lạnh lùng chỉ vào trấn nhỏ.- Giết cho tao!

Người đầu tiên giết vào trấn quan thăng ba cấp, phần thưởng năm con trâu, mười mỹ nhân.

Sau khi phá trấn trừ người Mông Cổ ra thì những người còn lại bắt làm nô lệ!

Sát!- Sát!- Sát!- Sát!"..."

Hơn một ngàn kỵ binh mang theo sát khí lạnh thấu xương lao thẳng về hướng Hô Duyên Trấn.Phanh!

Phanh!

Phanh!Trong Hô Duyên Trấn có tiếng súng vang lên, một gã kỵ binh lập tức bị bắn trúng.Nhưng mà súng trong Hô Duyên Trấn số lượng rất ít, cũng không có súng máy hạng nặng áp trận, chỉ có sáu mươi súng trường 81.

Hơn nữa sáu mươi súng trường này trải qua chiến đấu nhiều lần nên viên đạn còn rất ít.Một gã tiểu chiến sĩ dáng người khôi ngô, mặt mũi tràn đầy râu dài nói:- Đại đội trưởng!

Trong tay của tôi chỉ còn năm viên đạn!Chiến sĩ râu dài nói chuyện với thủ lĩnh bộ đội biên phòng của Hô Duyên Trấn, Tư Đồ Tẫn.Tư Đồ Tẫn nói:- Tiết kiệm viên đạn.

Thời điểm bọn chúng tới gần thì bắn.Một gã chiến sĩ vẻ mặt lo lắng nói:- Đại đội trưởng!

Viên đạn của chúng ta không còn nhiều lắm.

Chỉ còn lại không tới hai trăm viên, địch nhân có một ngàn tên, làm sao xử lý?Tư Đồ Tẫn nhìn qua chiến sĩ bên cạnh vừa hỏi, cười nói:- Chuyện này có gì khó xử lý?

Viên đạn bắn xong chúng ta còn có lưỡi lê, không có lưỡi lê thì chúng ta dùng răng, nắm đấm.

Bảo vệ quốc gia là thiên chức của quân nhân, sau lưng chúng ta là tám trăm người.

Bảo hộ bọn họ là thiên chức của chúng ta, là nghĩa vụ của chúng ta!

Tôi biết rõ hôm nay khó mà sống sót, ai rời đi tôi cũng không trách cả.

Các người là quân nhân, cũng là huynh đệ của tôi.

Cho dù các người nguyện ý ở lại nơi này chiến đấu và chết với tôi, hay là lựa chọn rời đi vẫn là hảo huynh đệ!Một gã chiến sĩ nói:- Đại đội trưởng, nói cái gì đó?

Nếu đi thì chúng ta đã đi sớm rồi!Một gã chiến sĩ khác nhếch miệng cười nói:- Đúng rồi!

Những người lưu lại thì sớm biết rõ sẽ có ngày hôm nay mà!Tư Đồ Tẫn nhìn qua ánh mắt của các chiến sĩ phân bố ở cửa ra vào Hô Duyên Trấn và hiện ra thần sắc vui mừng.Bộ đội biên phòng nơi đây vốn có hai trăm người, thế nhưng một trăm bốn mươi người không chịu được nên đã rời đi, đi thế lực khác vượt qua sinh hoạt thật tốt.

Chỉ có Tư Đồ Tẫn và sáu mươi huynh đệ vẫn duy trì tín niệm, vẫn ở lại đây thủ hộ hơn tám trăm người.Tư Đồ Tẫn hét lớn một tiếng sau đó bắn rơi một tên kỵ binh trên ngựa.- Tốt! !

Chúng ta phải cho đám súc sinh này nhìn thấy chí khí của chúng ta!Nương theo đó là từng tiếng súng lưa thưa bắn vào quân đội Mông Cổ Vương!

Một tên kỵ binh cũng ngã xuông.Lúc này bên ngoài Hô Duyên Trấn có đào một chiến hào thật dài và sâu, Quách Minh vaf kỵ binh không thể không theo lập tức đi xuống làm bộ binh tấn công Hô Duyên Trấn.

Hô Duyên Trấn nhanh chóng lâm vào kịch chiến.Anh Không nhìn qua Hô Duyên Trấn lâm vào chiến đấu thì sắc mặt đại biến:- Không xong! !

Thủ lĩnh!

Bọn người Quách Minh đã tới rồi.- Động thủ!

Tiêu diệt tất cả người dám phản kháng!Nhạc Trọng phất tay lạnh lùng ra lệnh- Vâng!

Thủ lĩnh!

Các huynh đệ cùng tôi giết vào!Bạch Tiểu Thắng liếm liếm bờ môi và hung quang trong mắt hiện ra ngoài, dẫn theo binh từ sau lưng đánh vào trong Hô Duyên Trấn phương.Nương theo đó là từng tiếng súng vang lên, một tên tinh nhuệ dưới trướng Quách Minh bị bắn nát đầu.Bạch Tiểu Thắng thống soái bộ đội chính là người tiến hóa tinh nhuệ phát động tiến công, sau đó áp chế hoàn toàn chiến sĩ dưới trướng của Quách Minh.Chiến sĩ dưới trướng của Quách Minh hoàn toàn bị áp chế trong công sự che chắn không dám ngẩng đầu nhìn lên.

Năng lực chiến đấu của bọn chúng và người của Bạch Tiểu Thắng không chỉ kém hơn gấp mười lần, bị hoàn toàn áp chế.- Ba ba, con muốn đi giết người xấu!Ngân Sương nhìn qua Nhạc Trọng lộ ra nụ cười ngọt ngào sau đó lao thẳng qua phía quân đội Mông Cổ Vương!

Mấy tên chiến sĩ của Quách Minh lập tức ngã xuống ngựa.Ngân Sương vừa xông vào trận địa của Quách Minh thì bàn tay phấn nộn của nàng đánh nát đầu của từng tên chiến sĩ.Anh Không nhìn thấy Ngân Sương dễ dàng đánh nát đầu chiến sĩ của Quách Minh thì trong mắt hiện ra thần sắc kinh hãi.- Thật là lợi hại! !

Tại sao có tồn tại lợi hại như vậy chứ?Dùng sức chiến đấu khủng bố của Ngân Sương, nàng có thể hoàn toàn giết sạch quân đội trong giữ trong Hô Duyên Trấn.- Công chúa điện hạ vẫn lợi hại như vậy a!

Đều không có phần cho chúng ta xuất hiện.- Đúng vậy a! !

Công chúa điện đúng là quá hung hãn!"..."

Bạch Tiểu Thắng và đám tinh nhuệ nhìn thấy Ngân Sương hung hãn tuyệt luân thì nhao nhao nghị luận.

Bọn họ chưa phải không nhìn thấy chiến lực khủng khiếp của Ngân Sương, nhưng mà mỗi lần trong thấy bọn họ đều cảm thấy mình nhỏ yếu.- Thật là lợi hại!Nhạc Trọng nhìn qua Ngân Sương đồ sát mấy trăm bộ hạ của Quách Minh bộ cũng có chút phức tạp.

Nếu tang thi biến dị thể này sinh ra chừng mấy trăm, Nhạc Trọng không nghĩ ra có thế lực nào đối kháng được cả.Nếu như hắn giao thủ với Ngân Sương.

Nhạc Trọng đoán chừng bản thân mình miễn cưỡng chiến đấu được, nhưng nếu xuất hiện hai cao thủ đẳng cấp như Ngân Sương, hắn đoán chừng mình chỉ bị đánh chết chứ không chạy trốn được.Hơn ba trăm tên chiến sĩ giống như con sâu cái kiến bị Ngân Sương đánh nát đầu, số còn lại đánh mất chiến ý bỏ chạy tán loạn.Những chiến sĩ ngồi trên lưng ngựa là mục tiêu, bọn chúng vừa xuống ngựa lao vào trong công sự che chắn đã bị Bạch Tiểu Thắng mang binh bắn vào đầu.Quách Minh nổi giận gầm lên một tiếng sau đó phát động kỹ năng biến thân người sói cấp hai và quát:- Súc sinh! !

Tao giết mày!Một cơn gio thổi qua.

Nắm tay nhỏ của Ngân Sương lại đánh vào đầu của Quách minh, Quách Minh là người tiến hóa cao cấp trong quân đội Mông Cổ Vương, nhưng mà đầu cũng bị đánh nát, óc máu rơi lả tả.Nhìn thấy Quách Minh bị Ngân Sương đuổi giết, chiến sĩ còn lại không còn chiến ý, có người bỏ chạy khắp bốn phương tám hướng, có trực tiếp vứt bỏ vũ khí quỳ xuống đất đầu hàng.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 846: Quân Đội Mông Cổ Vương. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững bại binh bỏ chạy tán loạn chưa chạy được bao xa đã bị Bạch Tiểu Thắng bắn vào đầu.

Bọn họ đều là những tinh nhuệ lấy một địch trăm, săn giết những bại binh này không có áp lực nào cả.Giết sạch những bại binh xong, bọn người Bạch Tiểu Thắng lúc này đi lên tiếp thu chiến sĩ Mông Cổ đầu hàng.Tư Đồ Tẫn nhìn qua Nhạc Trọng không tới trăm người đã tiêu diệt đượchơn ngàn tên bên phía Quách Minh, trong lòng chấn động và suy nghĩ:- Thật là lợi hại!

Thủ đoạn thật ác độc.Đám chiến sĩ còn lại nhìn qua Ngân Sương quần áo trắng.

Tướng mạo ngọt ngào đáng yêu lại càng kiêng kỵ.

Bọn họ nhìn thấy thiếu nữ ngọt ngào đáng yêu này dùng nắm đấm đánh nát đầu của mấy trăm người, tràng cảnh rất hung tàn khủng bố.Anh Không hưng phấn đi tới trước người của Tư Đồ Tẫn và giới thiệu với Nhạc Trọng:- Đại đội trưởng!

Đại đội trưởng!

Tôi đã trở về!

Đây là minh chủ Đại Hán liên minh Tề Mộc huyện, Nhạc TrọngNghe nói lời ấy hơn mười chiến sĩ bên cạnh Tư Đồ Tẫn hai mắt thoáng mất tự nhiên.

Có chút cảnh giác nhìn qua Nhạc Trọng.

Bọn họ đều là dân tộc Mông Cổ, Triều Tiên, dân tộc Hồi, bọn họ sợ minh chủ Đại Hán liên minh Nhạc Trọng bài xích hoặc giết chết.Phải biết rằng, Đột Quyết đế quốc, Mông Cổ vương đình, Mãn Châu đế quốc đối đãi dị tộc là giết hoặc là giáng chức làm đầy tớ.

Bọn họ vô cùng lo lắng Đại Hán liên minh cũng là thế lực chủ nghĩa dân tộc cực đoan.Tư Đồ Tẫn nhìn qua Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội và cảm tạ:- Tôi là đội trưởng đội biên phonmgf Tư Đồ Tẫn, thập phần cảm tạ quý vị trợ giúp chúng tôi!Nhạc Trọng nhìn qua Tư Đồ Tẫn chậm rãi nói ra:- Không cần cám ơn!

Lần này tôi tới đây là hy vọng Tư Đồ Đại đội trưởng man binh gia nhập Đại Hán liên minh.

Đại Hán liên minh chúng tôi không hỏi dân tộc.

Không hỏi xuất thân, tất cả chỉ nhìn hành vi của các người.

Các người kiên trì thủ hộ dân ở đây làm tôi rất hài lòng, hy vọng anh có thể mang binh gia nhập vào chúng tôi.Tư Đồ Tẫn trầm mặc một hồi lâu nói:- Nếu như tôi không dáp ứng thì sao?Tư Đồ Tẫn vừa nói xong thì Bạch Tiểu Thắng nhíu mày, sát cơ trong mắt lóe lên, một cổ sát ý cường đại từ trong người của hắn bắn ra ngoài.Mười mấy tên người tiến hóa trong lòng cũng có sát ý với bọn người Tư Đồ Tẫn, chỉ đợi Nhạc Trọng ra lệnh là xông lên chém giết toàn bộ đám người Tư Đồ Tẫn.Tư Đồ Tẫn đúng là quân nhân cao thượng đầy tín nghĩa quân nhân.

Nhưng mà đối với Bạch Tiểu Thắng và đám người tiến hóa thì lệnh của Nhạc Trọng mệnh mới là tuyệt đối.

Bọn họ tân tân khổ khổ chạy tới nơi này, chính là binh lực và nhân khẩu trong Hô Duyên Trấn, mà Tư Đồ Tẫn dám cản trở bọn họ thì chỉ có đường chết.Nhạc Trọng nhìn qua Tư Đồ Tẫn chậm rãi nói:- Anh không muốn thì thôi!

Chỉ cần các người đáp ứng không là địch với tôi thì cứ tự do rời đi, tôi có thể trợ giúp các người một ngàn viên đạn và lương thực mười ngày.

Nhưng mà tám trăm người sông sót trong Hô Duyên Trấn phải trở thành con dân của tôi, đây là tuyệt đối, cũng là điểm mấu chốt của tôi.Cho dù là trước tận thế quân nhân cao thượng như Tư Đồ Tẫn tuyệt đối là số ít.Nhạc Trọng cũng có hảo cảm với người như vậy.

Chỉ cần bọn họ không ngăn cản đường đi của hắn, hắn có thể thích hợp làm ra ít nhượng bộ xem như kinh ý với người như thế.Nghe được Nhạc Trọng nói vậy thì chiến sĩ sau lưng Tư Đồ Tẫn cũng buông lỏng, bọn họ biết rõ Nhạc Trọng mang theo đều là cao thủ tinh nhuệ, một khi song phương đối địch, bọn họ chỉ có con đường chết, bọn họ không sợ chết, nhưng không ai muốn chết không có ý nghĩa.

Hơn nữa bọn họ cũng từ trong lời nói của Nhạc Trọng nghe ra Nhạc Trọng kính ý với bọn họ, cũng làm bọn họ tràn ngập hảo cảm với Nhạc Trọng.Tư Đồ Tẫn khẽ nhíu mày nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng hỏi:- Trong Hô Duyên Trấn hơn một nửa không phải người Hán, xin hỏi anh tính thế nào với bọn họ.Nhạc Trọng vẻ mặt nghiêm nghị nói:- Đối xử như nhau!

Tôi nói rồi, tôi sẽ đối xử mọi người như nhau!Tư Đồ Tẫn nhìn qua Nhạc Trọng trịnh trọng nói:- Tốt!

Tư Đồ Tẫn tôi nguyện ý gia nhập vào các người.

Hy vọng anh có thể đối xử với mọi người như nhau.- Tốt!

Tốt!

Tốt!Nhạc Trọng nhìn thấy Tư Đồ Tẫn nguyện ý đáp ứng gia nhập thì hắn vui mừng cười lên.

Dưới trướng của hắn có đủ loại nhân tài, nhưng mà người chung thành với lý tưởng quân nhân là hiếu chiến nhất.

Bọn họ có thể vì tín nhưỡng mà chết đi, là binh sĩ đáng sợ nhất.Tuy Tư Đồ Tẫn bây giờ là quân nhân bình thường sức chiến đấu không được, nhưng mà Nhạc Trọng khống chế tiến hóa thần điện.

Trong tay nắm giữ tiến hóa dược tề có thể trong thời gian ngắn nâng cao sức chiến đâu của bọn người Tư Đồ Tẫn, đây chính là nhân tài mà hắn còn thiếu.Nhạc Trọng nhìn qua Tư Đồ Tẫn chậm rãi nói:- Tư Đồ Tẫn, anh nhất định là biết rõ kho súng đạn của bộ đội biên phòng nằm ở đâu, tôi muốn biết vị trí khu súng đạn mà anh và huynh đệ biết rõ.Nhạc Trọng một lòng muốn chiếm những địa điểm cất chứa nhiều súng ống đạn dược trước tận thế.

Những súng đạn này chính là mục tiêu của hắn.Nhạc Trọng trước mắt chỉ mang theo một phần nhỏ súng đạn từ căn cứ Hồ Nam tới, đại bộ phận là hắn thông qua chiến đấu đạt được.Tuy nhiên tại Quảng Tây, Hồ Nam bên kia Nhạc Trọng đã thành lập hai nhà máy chế tạo súng đạn lớn, nhưng mà tại Quảng Tây, Hồ Nam hai địa phương này cũng cần rất nhiều vật tư súng đạn.

Hắn hy vọng tận khả năng từ thảo nguyên này cướp lấy mấy kho đạn lớn trước tận thế sử dụng.Tư Đồ Tẫn khẽ nhíu mày và lâm vào do dự, những kho súng ống đạn dược này là tài sản quốc gia, những thứ này cũng là cơ mật của quốc gia.Anh Không ở bên cạnh nhìn ra Tư Đồ Tẫn do dự và lên tiếng khuyên nhủ:- Đại đội trưởng!

Hiện tại là lúc nào rồi?

Quốc gia cũng đã bị hủy diệt, chúng ta bây giờ đang khôi phục trật tự quốc gia và chiến đấu vì nhân dân.

Chúng ta phải bảo vệ quốc gia, không thể chỉ dựa vào dũng khí và nắm đấm a?

Như vậy chúng ta không thể bảo vệ được cái gì cả.Anh Không nói lời này thì giống như tiếng sét trong lòng Tư Đồ Tẫn, vừa nghĩ tới cách đây không lâu bọn họ còn định dùng lưỡi lê chém giết địch nhân, Tư Đồ Tẫn liền tỉnh ngộ lại.- Tôi biết có mười ba kho súng ống đạn dược, phân bố tại mấy chỗ này.Tư Đồ Tẫn móc địa đồ tùy thân ra và nói với Nhạc Trọng:- Đây là mấy nơi thật nhỏ, cũng có đóng một binh đoàn.

Súng ống bên trong đoán chừng bị người ta lấy được rồi.

Còn hai nơi này là nơi đóng quân của hai trung đoàn, súng ống đạn dược bên trong cũng bị người ta lấy đi.

Kho súng đạn nơi này đã bị Mông Cổ vương đình mở ra.

Có một khi súng đạn tôi chắc chắn chưa có người nào chạm tới được, chính là nơi này!Tư Đồ Tẫn tận tay chỉ thẳng vào một sơn mạch và nói:- Tại đây là trong Ô Lan sơn mạch, bí mật đóng quân một sư đoàn dã chiến.

Tôi đã từng bị điều tới đó đóng quân, chỗ đó thập phần thần bí, cơ hồ không có quá nhiều người biết rõ.

Nơi này có lẽ có trang bị của một sư đoàn.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 847: Thương Ưng Kỵ Cùng Huyết Ưng Kỵ! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTất cả mọi người nghe được tin tức này trong mắt sáng ngời, thần thái hưng phấn.Tại đây trong thế chỉ một cỗ chiến xa bộ binh đã làm nhiều thế lực run rẩy.

Bốn chiếc xe tăng là đủ xé nát căn cứ hơn vạn người.Một sư đoàn dã chiến có bao nhiêu xe tăng, bao nhiêu chiếc trực thăng vũ trang, bao nhiêu chiếc chiến xa bộ binh.

Đạt được trang bị vũ khí của sư đoàn, thế lực của Nhạc Trọng trên thảo nguyên sẽ bành trướng.Tư Đồ Tẫn nhắc nhở:- Nhưng mà thủ trưởng, Ô Lan sơn mạch nguy hiểm trùng trùng điệp điệp!

Theo tôi được biết đó là cấm địa, là nơi có rất nhiều biến dị thú cường đại.

Rất nhiều cao thủ nhân loại đi vào trong Ô Lan sơn mạch giết biến dị thú tăng cấp, bọn họ đều đi mà không quay về, hẳn là bị biến dị thú nuốt mất, vô cùng nguy hiểm a.Nhạc Trọng trầm tư một hồi nói:- Tôi biết rõ!Tư Đồ Tẫn trở thành bộ hạ của Nhạc Trọng, người sống sót trong Hô Duyên Trấn trở thành con dân của Nhạc Trọng, Nhạc Trọng dời bọn họ từ Hô Duyên Trấn về hướng Tề Mộc huyện.Nhạc Trọng vừa mới mang theo tám trăm người sống sót từ Hô Duyên Trấn đưa về Tề Mộc Huyện.

Bên ngoài Tề Mộc huyện ngoài mười dặm đột nhiên bụi mù cuồn cuộn, một đám lính trinh sát dò xét thì thấy là đội quân khổng lồ.Một gã lính trinh sát nhìn ra ngoài mười dặm, nhìn thấy trên đường lớn là xe tăng, chiến xa bộ binh, xe súng máy, pháo tự hành các các vũ khí hạng nặng, biến sắc quát:- Không tốt! !

Là Mông Cổ vương đình! !

Mau báo cáo thủ lĩnh!- Cái gì?

Mông Cổ vương đình xâm phạm?Nhạc Trọng đầu tiên nghe được tin tức này sắc mặt biến thành khó coi:- Tới thực vui vẻ, thực không phải lúc.

Mông Cổ vương đình thật không phải nhân vật đơn giản.

Thật đáng chết!Lúc này Nhạc Trọng sáng tạo Thường Thắng Quân vẫn đang trong huấn luyện, trong tay hắn có được ba ngàn khẩu súng trường, đạn dược chỉ có ba mươi ngàn viên, khuyết thiếu vũ khí nặng, ngay cả ống phóng rocket cũng không có.

Lúc này chính là thời điểm quân đoàn thảo nguyên của Nhạc Trọng suy yếu nhất, thời cơ tấn công thật sự là xảo diệu.Ở bên kia Tề Mộc Huyền vừa mới lên tường thành nhìn qua khôn lâu, rất nhiều quan quân, cán bộ nhìn từ phương xa có bụi mù bốc lên cao cao, quân Mông Cổ qua lại như gió thì sắc mặt mọi người vô cùng khó coi.- Huyết Ưng Kỵ! !

Đó là Huyết Ưng Kỵ! !

Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt!Một gã quan quân thị lực rất mạnh, hắn nhìn thấy cờ của đại quân Mông Cổ thì nhìn ra là người nào.

Nhìn thấy cờ xí là huyết ưng.Nghe tên như vậy thì sắc mặt quan quân của Nhạc Trọng đều tái nhợt.Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt trong Kim Lang Kỵ chính là cường giả khủng bố.

Hắn thống lĩnh Huyết Ưng Kỵ trong Mông Cổ vương đình có sức chiến đấu chỉ kém mỗi mình Kiếp Tiết Quân mạnh nhất của Mông Cổ vương đình.A Mộc Tây Ngạt nam chinh bắc chiến công phá không biết bao nhiêu căn cứ, mỗi lần công phá căn cứ thì nam nhân chỉ cần cao hơn một mét hai thì lập tức bị hắn giết chết, bị hắn và Huyết Ưng Kỵ giết chết cũng vượt qua hai vạn người, chính là hung thần đồ tể chân chính.

Hắn đồng thời cũng là một trong những chiến tướng cao cấp nhất của Mông Cổ vương đình, đã từng chính diện mang binh đánh bại Đông Nhĩ Mạc Lôi.- Thương Ưng Kỵ Bột Nhi Tử!

Hắn cũng tới!- Bạo Hùng Bá Lôi!

Hắn cũng tới! !- Thương Báo Ngột Lương Thuật!- Hồng Lang Sử Nhất Tâm!- Độc Cẩu Thuật A Thái!"..."

Nhìn qua từng lá cờ xí thì sắc mặt của những người này càng khó coi.

Mông Cổ vương đình dưới trướng có bốn vạn hộ.

Lúc này đã có hai vạn hộ, theo thứ tự là Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt cùng Thương Ưng Kỵ Bột Nhi Tử.

Trừ thủ lĩnh hai vạn hộ ra, còn có đại lượng chiến tướng xuất hiện trên chiến trường, thấy một màn như vậy sắc mặt mọi người chìm vào đáy cốc.Trong Tề Mộc Huyện thì Thường Thắng Quân có hai ngàn người huấn luyện mười mấy ngày, súng ống đạn dược khuyết thiếu.

Mông Cổ vương đình thoáng cái cho hai vạn hộ tấn công Tề Mộc Huyện, bóng mờ cực lớn bao phủ Tề Mộc huyện.Nhạc Trọng nhìn ra phương xa và mỉm cười.- Đám súc sinh này tới thật nhiều!

Chỉ cần thịt chúng thì chúng ta là thế lực mạnh nhất của thảo nguyên.

Mọi người yên tâm, lúc này bọn chúng tới thì tôi sẽ cho chúng không công quay về, tất cả phải trở thành phân bón chung quanh Tề Mộc huyện.Lý Nghiễm quan sát hai vạn hộ của Mông Cổ thì tự tin nói ra:- Đúng vậy a!

Lúc trước Kim Lang Kỵ, Mãn Châu đế quốc hai thế lực lớn tấn công Thường Thắng Quân đều bị Thường Thắng Quân giết đại bại.

Cũng chỉ có hai vạn hộ mà muốn giết chúng ta sao, chúng ta chỉ hao tốn nhiều thời gian và khí lực mà thôi.Một chi bộ đội tinh nhuệ cần chính là lòng tin, Lý Nghiễm trở thành chủ soái của Thường Thắng Quân thì có tự tin khó hiểu.

Chỉ cần Nhạc Trọng bảo trì trấn định.

Hắn sẽ tin tưởng Nhạc Trọng nhất định có thể dẫn bọn họ đi tới thắng lợi.

Hắn sùng bái Nhạc Trọng một cách mù quáng.Nhìn thấy Lý Nghiễm cùng Nhạc Trọng trấn định tự tin như vậy thì những quân sĩ chung quanh cũng an ổn lại, lúc này có người không ngừng chỉ trò quân đội Mông Cổ vương đình và nghị luận với nhau.

Bọn họ tin tưởng chỉ cần đứng bên phía Nhạc Trọng, bọn họ tin tưởng chỉ cần còn Nhạc Trọng thì bọn họ tuyệt đối không thất bại.Tư Đồ Tẫn nhìn những quan quân kia trấn định lại thì lập tức bội phục.

Phải biết rằng cho dù hắn nghe được thanh danh của Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt cùng Thương Ưng Kỵ Bột Nhi Tử thì nội tâm cũng bồn chồn.

Đây chính là hai chiến tướng đỉnh cấp của Mông Cổ vương đình tay nhuộm đầy máu tanh.

Giết người như ngóe, không biết có bao nhiêu cao thủ chết trong tay của bọn họ.Một gã kỵ binh từ trong đại quân Mông Cổ chạy thẳng tới phía dưới thành Tề Mộc Huyện và vô cùng kêu ngạo quát lên.- Người trong Tề Mộc Huyện nghe dây.

A Mộc Tây Ngạt tướng quân mệnh lệnh các người phải lập tức đầu hàng, đầu hàng vô điều kiện.

Nếu không công phá thị trấn, chó gà không tha!Phanh! !Tên kỵ sĩ kia vừa dứt lời.

Đầu của hắn bị bắn nổ như dưa hấu.Nhạc Trọng cầm súng ngắm trong tay bắn vào tên kỵ binh.

Đây chính là câu trả lời của hắn.Sát hại sứ giả chiêu hàng của đối phương, đây là khiêu khích nghiêm trọng nhất với đối phương.Hai quân giao chiến không chém sứ giả.

Nhạc Trọng hoàn toàn không có bận tâm quy định bất thành văn này.

Hắn dùng phương thức giết sứ giả Mông Cổ biểu đạt chiến ý của hắn.Ở trong đại doanh Mông Cổ có một tên dáng người khôi ngô mặc áo choàng đen, mặc áo giáp đen từ da biến dị thú câp ba tạo thành, cưỡi lên người hắc lân mã cấp hai đầy lân giáp màu đen, đầu mọc một sừng, trong mắt của hắn tức giận và quát:- Hán cẩu giáp giết sứ giả của tao.

Chờ tao bắt được mày thì tao sẽ cắt đầu của mày xuống làm bô ỉa vào.Tên tráng hán này chính là thủ lĩnh Huyết Ưng Kỵ A Mộc Tây Ngạt, hắn là một trong những người tiến hóa cao cấp nhất của thảo nguyên.Một tên nam tử ăn mặc chiến bào huyết sắc, eo mang loan đao, đầu đội nón trụ quỳ trước người của A Mộc Tây Ngạt và nói:- Tướng quân!

Tôi nguyện ý mang theo một phần mười quan binh đi lấy thủ cấp của Nhạc Trọng!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 848: Thương Ưng Kỵ Cùng Huyết Ưng Kỵ! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnA Mộc Tây Ngạt vẻ mặt thưởng thức nói:- Tốt! !

Bá Lôi! !

Tôi sẽ cho anh một phần tinh binh đi lấy thủ cấp của Nhạc Trọng về.Bá Lôi là một trong những chiến tướng đỉnh cấp của Huyết Ưng Kỵ, lại là thiên tài người tiến hóa.

Hắn vì A Mộc Tây Ngạt lập nhiều công huân.

Rất nhiều căn cứ quy mô vạn người bị Bá Lôi mang theo tinh binh xông lên là đoạt được.- Vâng! !

Tướng quân!Bá Lôi cung kính ứng một tiếng, lập tức lãnh binh xuất chinh.Một thân chiến bào đỏ như máu, cưỡi hắc lân mã, kỵ đội súng trường ngàn người chạy về phía Tề Mộc Huyện, phát động công kích.- Ngu xuẩn! !

Kỵ binh không phải dùng như vậy!Nhạc Trọng nhìn qua kỵ binh ngàn người thì sắc mặt biến hóa:- Bạch Tiểu Thắng!

Tiêu diệt bọn chúng!- Vâng!

Thủ lĩnh!Bạch Tiểu Thắng nhìn kỵ đội ngàn người này và cười lạnh:- Tự do xạ kích!Hắn đi theo Nhạc Trọng nam chinh bắc chiến, dùng một trăm người tiến hóa tinh nhuệ tiêu diệt ba vạn tang thi.Phanh!

Phanh!

Phanh! !Nương theo đó là âm thanh thanh thúy, Bá Lôi thống lĩnh một ngàn kỵ đội xông tới ngã xuống như mưa.Sắc mặt Bá Lôi đại biến kêu to lên.- Không tốt! !

Lui lại! !

Lui lại! !

Toàn quân lui lại!Tuy chỉ có một trăm người tiến hóa xạ kích, Bá Lôi lại cảm giác so với một ngàn người xạ kích còn đáng sợ hơn nhiều, lính của hắn mỗi giây bị giết mười người, hắn chỉ sợ quân của hắn chưa vọt tới trước cửa Tề Mộc Huyện thì không còn lại bao nhiêu người.Kỵ binh Huyết Ưng Kỵ nhao nhao quay đầu đuổi theo phía sau, lưu lại năm trăm cỗ thi thể sau đó chật vật trốn vào trong đại quân Mông Cổ.Bá Lôi lúc trước hăng hái bây giờ quỳ gối trước mặt A Mộc Tây Ngạt sắc mặt tái nhợt nói:- Tướng quân!

Thuộc hạ vô năng, làm cho năm trăm huynh đệ chết trận, kính xin tướng quân trách phạt!A Mộc Tây Ngạt lườm Bá Lôi lạnh lùng nói:- Đứng lên đi!

Cũng không trách ngươi được!

Tôi cũng không ngờ trong tay chúng có nhiều thiện xạ như vậy.

Tôi thấy phải có ít nhất một trăm xạ thủ tinh nhuệ, anh thất bại là hợp tình lý.A Mộc Tây Ngạt phái Bá Lôi phát động tấn công chỉ là muốn thăm dò sức chiến đấu của quân Nhạc Trọng như thế nào.

Nhưng mà dò xét ra thì hắn càng thêm nắm chắc.A Mộc Tây Ngạt quay đầu nhìn qua một tên nam tử trung niên hơi mập mặc quần áo trang phục truyền thống của Mông Cổ và trầm giọng nói:- Bột Nhi Tử, Nhạc Trọng là một kình địch, cho pháo binh tiến hành phái kích bao trùm Tề Mộc Huyện đi.Bột Nhi Tử gật đầu đáp:- Tốt!Bột Nhi Tử lập tức ra lệnh cho pháo binh tấn công.Oanh!

Oanh!

Oanh! !Từng đạn pháo rơi vào trong Tề Mộc Huyện, khắp nơi đều là âm thanh nổ tung kinh thiên động địa, một tòa nhà hình tháp bị đạn pháo bắn nát, người sống sót trong Tề Mộc Huyện dưới hỏa lực này chỉ có thể lạnh run mà thôi.Nhạc Trọng trước đó đã cho nhân viên khởi động rồi, đưa người sống sót trong huyện đi vào nơi tị nạn, nhưng mà dưới hỏa lực cực lớn này vẫn có người sống sót và chiến sĩ của hắn bị nổ chết.Sáu chiếc trực thăng vũ trang từ trong quân Mông Cổ bay về hướng Tề Mộc Huyện và không ngừng bắn hỏa tiễn xuống dưới.Dưới oanh tạc của nhiều đạn hỏa tiễn như vậy, tường thành của Tề Mộc Huyện bỗng chốc bị bắn nát.Sáu chiếc trực thăng vũ trang lại bay tới không trung của Tề Mộc Huyện.Chỉ thấy sáu chiếc trực thăng vũ trang bay vào trong Tề Mộc Huyện, nếu chúng mà bay giờ thì một nửa huyện sẽ biến thành biển lửa.- Động thủ!Nhạc Trọng mặc cho sáu chiếc trực thăng vũ trang công kích, đợi đến lúc chúng bay còn cách Tề Mộc Huyền tám trăm mét, hắn chợt rống lớn một tiếng móc ra pháo điện tử bắn vào trực thang vũ trang.Một ánh đao trực tiếp xuyên thủng trực thăng vũ trang, làm trực thăng vũ trang bị trọng thương, nhưng mà không có bắn trúng bình xăng, người điều khiển, kho đạn, cánh quạt những bộ vị trọng yếu, trực thăng vũ trang miễn cưỡng phi hành được.Từng viên đạn chứa kỹ năng cường hóa súng bắn thẳng vào những chiếc trực thăng vũ trang trên bầu trời, làm cho những trực thăng vũ trang này nổ tung.Nhạc Trọng khống chế tiến hóa Thần Điện, những binh sĩ người tiến hóa này đều được hắn ủng hộ mua sắm kỹ năng cấp ba cường hóa súng khủng bố.

Tuy những người này có kỹ năng cường hóa súng so ra còn kém người tiến hóa tự nhiên có được kỹ năng cường hóa súng, nhưng mà vẫn có năng lực phá hủy trực thăng vũ trang này.Dưới kỹ năng cường hóa súng oanh kích, trực thăng vũ trang trên bầu trời biến thành hỏa cầu và sau đó lập tức rơi thẳng xuống đất.Phương xa A Mộc Tây Ngạt cùng Bột Nhi Tử thấy một màn này thì sắc mặt vô cùn khó coi, những trực thăng vũ trang này là một trong những đòn sát thủ mà bọn họ nắm giữ, chỉ cần hai chiếc là có thể công phá căn cứ hơn vạn người, vũ khí chiến tranh cường đại như vậy bị bắn rơi sáu chiếc làm cho A Mộc Tây Ngạt cùng Bột Nhi Tử đau lòng không thôi.A Mộc Tây Ngạt cắn răng hung ác nói:- Bên trong có một đám người tiến hóa có kỹ năng cường hóa súng!

Đáng chết, Nhạc Trọng từ đâu có được nhiều cao thủ như vậy.Mông Cổ vương đình dưới trướng có hơn bốn mươi vạn nhân khẩu, người cường hóa có được kỹ năng cường hóa súng không vượt quá năm mươi người.Người cường hóa trên cấp 30 có kỹ năng cường hóa súng cũng chỉ có mười lăm người.

A Mộc Tây Ngạt nghĩ mãi mà không rõ Nhạc Trọng từ đâu có được nhiều cao thủ như vậy.Bột Nhi Tử vô cùng hung ác nói:- Nhạc Trọng này đúng là địch nhân đáng sợ nhất mà tôi từng gặp qua, tuyệt đối không thể cho hắn phát triển, nếu không Mông Cổ chúng ta sẽ bị luân lạc làm nô lệ và bị giết chết.Nhạc Trọng trên thảo nguyên quật khởi trong thời gian ngắn, nhưng mà cao thủ dưới trướng của hắn làm cho Kiếp Tiết Quân cũng phải ghé mắt nhìn qua.Bột Nhi Tử tuyệt đối không muốn địch nhân như Nhạc Trọng còn sống trên đời này.Bột Nhi Tử sau khi pháo kích chấm dứt thì lập tức ra lệnh:- Toàn quân tiến công!

Thương Ưng Kỵ toàn quân tiến công!Bốn chiếc xe tăng, mười lăm chiếc chiến xa bộ binh.

Ba mươi xe súng máy bọc thép yểm hộ, một vạn tên Thương Ưng Kỵ giống như nước thủy triều lao thẳng qua phía Tề Mộc Huyện.Thời điểm quân Thương Ưng Kỵ tấn công, hỏa lực ở phương xa dừng lại, đại lượng đạn pháo rơi vào trong Tề Mộc Huyện, áp chế quân của Nhạc Trọng.Thương Ưng Kỵ trải qua vô số chiến đấu đã không còn là một đám ô hợp, mà là một đám chiến đội mạnh mẽ hiểu được cách hiệp đồng tác chiến.Nhạc Trọng cầm pháo điện tử trong tay nhắm vào xe tăng bóp cò.Một đạo quang mang chớp động, pháo điện tử lập tức bắn xuyên qua xe tăng.

Xe tăng vẫn chạy thẳng về phía trước, Nhạc Trọng liên tiếp bắn ra ba lần mới bắn chết được người điều khiển, xe tăng dừng lại.Người tiến hóa còn lại không cách nào phá hủy xe tăng, mục tiêu chủ yếu đặt vào xe súng máy, nương theo đó là âm thanh xạ kích.

Từng chiếc xe súng máy bị bắn thành hỏa cầu, bôc cháy hừng hực.Lý Nghiễm rống lớn một tiếng sau đó giương cung bắn thủng đầu một tên chiến sĩ Thương Ưng Kỵ:- Sát! !

Đánh chết những tên súc sinh này!

Bọn họ đều là một đám súc sinh, chúng ta phải giết chúng!05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 849: Đại Bại Thương Ưng Kỵ, Huyết Ưng Kỵ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Giết sạch bọn chúng! !

Thường Thắng Quân chúng ta là vô địch!- Thường Thắng Quân chúng ta là mạnh nhất! !

Cái gì Huyết Ưng Kỵ, Thương Ưng Kỵ đều không phải đối thủ của chúng ta!- Giết sạch bọn chúng!Một trăm người tiến hóa của Thường Thắng Quân trải qua cuộc chiến Thiên Mục trấn dưới sự dẫn dắt của quan quân không ngừng bắn vào những tên Huyết Ưng Kỵ.Những tân binh gào rú như vậy là để phát tiết sợ hãi, đồng thời đề cao sĩ khí của mình.

Nếu như bảo trì trầm mặc thì không khí rất nặng nề và sĩ khí tụt giảm cực mạnh.- Giết sạch lũ chó người Hán đi!- Sau khi phá vỡ thành thì cho phép đồ sát ba ngày!

Mọi người xông lên đi!- Trong Tề Mộc Huyền có rất nhiều mỹ nữ, sau khi phá thành các ngươi muốn chơi thế nào cũng được! !

Xông lên đi!

Giết sạch đám chó người Hán đi!"..."

Thương Ưng Kỵ không hổ là tinh nhuệ của Mông Cổ vương đình.

Bọn họ công kích Tề Mộc Huyền cũng có rất nhiều quân ô hợp bị tiêu diệt, một bên đẩy mạnh, một bên tổ chức công kích và cổ vũ tinh thần.

Kiên định lao qua hướng Tề Mộc Huyền phát động tiến công.

Không ít chiến sĩ Thường Thắng Quân chết dưới họng súng của bọn chúng!- Tiếp tục như vậy không được!Nhạc Trọng nhìn qua Thương Ưng Kỵ không ngừng tiến công mạnh mẽ thì thở dài.Ở trên bầu trời Tiểu Thanh từ trên cao sà xuống.

Nó như thiểm điện bổ nhào trên mặt đất, bắt lấy một chiếc chiến xa bộ binh.

Sau đó mang theo lên cao và ném chiếc xa bộ binh xuống đất, hai chiếc chiến xa bộ binh đụng vào nhau phát nổ.Sau khi phá hủy hai chiến xa bộ binh, Tiểu Thanh lại bay lên không trung, phát động bổn nguyên chi lực, nó vỗ cánh mạnh mẽ, từng đạo vòi rồng lăng không hiện ra, nhấc lên vô số bão cát ập tới chiến sĩ Thương Ưng Kỵ.Dưới bảo cát càn quét, rất nhiều chiến sĩ Thương Ưng Kỵ không thể mở mắt ra được.

Mà bên phía Nhạc Trọng không bị ảnh hưởng, bọn họ được bão cát yểm hộ không ngừng tấn công Thương Ưng Kỵ.Tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời, nhấc lên từng cơn gió lớn làm cho chiến sĩ Thương Ưng Kỵ không mở mắt ra được, làm cho bọn họ bị ảnh hưởng thật lớn, hỏa lực của bọn họ yếu đi không ít.A Mộc Tây Ngạt nhìn qua Tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời, sắc mặt thoáng cái biến thành khó coi:- Tam giai biến dị thú!

Đáng chết, hắn có thể thao túng tam giai biến dị thú!Tam giai biến dị thú nguy hiểm thế nào thì tất cả thế lực đều biết rõ ràng.

Nhưng mà cao thủ trong nhân loại nhiều như mây, người có trí tuệ vô số.

Mông Cổ vương đình từng phái nhiều cao thủ vây giết tam giai biến dị thú.

Dưới nhiều cao thủ nhân loại vây công, trả giá bằng vô số tính mạng mới giết được tam giai biến dị thú, A Mộc Tây Ngạt tự nhiên biết rõ chúng đáng sợ thế nào.Hắc lân mã dưới háng của A Mộc Tây Ngạt dưới cơ duyên xảo hợp bị hắn phục tùng.

Hắn không biết làm thế nào cho hắc lân mã tiến hóa cấp ba được, hơn nữa hắn cũng không có nắm chắc khống chế tam giai hắc lân mã.- Quái vật!

Tại sao bọn chúng có quái vật này hỗ trợ như vậy?- Thật đáng sợ!

Loại quái vật này chỉ nghe nói trong thần thoại, tại sao xuất hiện ở chỗ này?"..."

Chiến sĩ Thương Ưng Kỵ trốn vào công sự che chắn, bọn họ nhìn qua Tiểu Thanh bay cách mặt đất tám mươi mét, bay lượn bốn phía làm nhấc lên vô số vòi rồng.

Quái vật như vậy vượt qua nhân thức của bọn họ, hiển nhiên địch nhân được quái vật này giúp đỡ, làm cho sĩ khí của bọn họ thoáng cái sa sút lại.Bột Nhi Tử nhìn qua Tiểu Thanh bay lượn trên bầu trời và phẫn nộ rống lớn:- Đáng chết! !

Bắn rớt nó cho tao!Một ngàn tên chiến sĩ Thương Ưng Kỵ dùng súng trường bắn len bầu trời, vô số viên đạn bắn lên không nhưng đều thất bại cả.Tốc độ của Tiểu Thanh toàn lực bay đạt tới tốc độ âm thanh.

Biến dị thú bầu trời chính là thú bầy vô cùng nguy hiểm, nhược điểm của chúng chính là lực phòng ngự yếu kém, lực phòng ngự không được như biến dị thú lục địa.Tiểu Thanh dựa vào tốc độ quỷ dị xuyên qua bầu trời, nhấc lên từng vòi rồng, thỉnh thoảng từ trên trời hạ xuống, thoáng cái đem một chiến sĩ Thương Ưng Kỵ vặn xuống.Chiến sĩ Thương Ưng Kỵ căn bản không có biện pháp làm gì được Tiểu Thanh, chỉ có thể giơ súng lên bắn lung tung một lượt, không có nửa điểm hiệu quả.Nhạc Trọng thì thừa dịp Tiểu Thanh ngăn chặn Thương Ưng Kỵ thì cầm súng điện tử bắn nổ xe tăng, xe bọc thép.Tiểu Thanh ngăn cản Thương Ưng Kỵ nửa giờ sau đó lại chui thẳng vào bầu trời.Vòi ròng ngăn cản chín nghìn Thương Ưng Kỵ không thấy gì nữa.

Phát động bổn nguyên chi lực cực kỳ tiêu hao thể lực cùng nguyên khí, Tiểu Thanh cũng không có biện pháp duy trì trong thời gian dài.Nhưng mà vòi rồng làm khó Thương Ưng Kỵ biến mất, nhưng mà xe bọc thép bị Nhạc Trọng tiêu diệt, quân sĩ bị người tiến hóa bắn chết.

Thương Ưng Kỵ chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình mà tấn công thôi.Mất đi xe bọc thép yểm hộ, Thương Ưng Kỵ đẩy mạnh tiến lên cực kỳ gian na, cơ hồ mỗi khi tiến thêm một bước phải trả giá bằng rất nhiều máu.Trên bầu trời Tiểu Thanh thỉnh thoảng đột nhiên bay xuống dùng trảo bóp vỡ đầu của chiến sĩ Thương Ưng Kỵ sau đó mang theo thi thể của tên Thương Ưng Kỵ này lên cao và thả xuống.Chiến sĩ Thương Ưng Kỵ không hổ là tinh nhuệ trên thảo nguyên, dưới đả kích luân phiên như vậy vẫn kiên định đẩy mạnh tấn công vào Tề Mộc Huyện.Thương Ưng Kỵ Đại tướng Hồng Lang Sử Nhất Tâm rống lớn kêu lên:- Mọi người xông lên!

Thắng lợi ở ngay trước mặt! !

Mọi người xông lên!Đúng lúc này ở phương xa có âm thanh cánh quạt vang lên, tám chiến cơ lôi định từ xa bay tới.Tám chiến cơ lôi đình lập tức nhả đạn liên tiếp xuống dưới trận địa pháo binh.Oanh! !

Oanh! !

Oanh!Tiếng nổ mạng vang lên không dứt bên tai, dưới tiếng nổ mạng cực lớn, chiến sĩ Thương Ưng Kỵ chết và tổn thương thảm trọng.Sau khi ném bom xong, tám chiến cơ lôi đình như một đạo lưu quang xuyên qua chiến trường.

Đối với những chiến sĩ bình thường mà nói pháo binh là uy hiếp lớn nhất với Tề Mộc Huyện.Tám chiến cơ lôi đình không ngừng oanh kích nên vô số cổ pháo bị nổ tung, không sử dụng được nữa.- Rút lui! !

Toàn quân lui lại!Bột Nhi Tử nhìn thấy chiến cơ lôi đình xuất hiện trước mặt thì vô cùng khó coi, hắn rống lớn kêu lên! !A Mộc Tây Ngạt nhìn tám chiến cơ lôi đình không ngừng tàn sát bừa bãi trên bầu trời thì ra lệnh:- Rút lui! !

Toàn quân lui lại!Quân của Mông Cổ vương đình lực lượng bộ binh thì mạnh mẽ, nhưng mà phòng không thì yếu kém bạc nhược, A Mộc Tây Ngạt lo lắng tiếp tục chiến đấu như vậy quân của hắn sẽ bị chiến cơ lôi đình tàn sát không còn.Nghe được A Mộc Tây Ngạt, Bột Nhi Tử hai thống lĩnh ra lệnh, Thương Ưng Kỵ, Huyết Ưng Kỵ lập tức chật vật bỏ chạy.Sau khi phá hủy trận địa pháo binh, chiến cơ lôi đình trên bầu trời không ngừng truy kích chiến sĩ Thương Ưng Kỵ, Huyết Ưng Kỵ.

Nhạc Trọng cũng thừa cơ mang theo tinh nhuệ Thường Thắng Quân và Bạch Tiểu Thắng truy kích, giết chết Thương Ưng Kỵ, Huyết Ưng Kỵ hơn một ngàn người, tù binh hơn hai trăm người, đại bại Thương Ưng Kỵ cùng Huyết Ưng Kỵ.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 850: Luyện Hóa Huyết Liên. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong một chiến cơ lôi đình, Triệu Thiên Cương đi tới trước người Nhạc Trọng:- Triệu Thiên Cương bái kiến thủ lĩnh!Nhạc Trọng vỗ vỗ vai Triệu Thiên Cương và cười nói:- Tốt lắm! !

Lúc này là nhờ các ngươi tới kịp, bằng không thì quá nguy hiểm!Lúc này nếu như không có bọn người Triệu Thiên Cương mang theo chiến cơ lôi đình tới cứu viện cho Nhạc Trọng, Nhạc Trọng tuyệt đối lâm vào khổ chiến, không biết có bao nhiêu phải chết để giữ vững Tề Mộc Huyện.Một gã quan quân mang theo một trăm binh sĩ hào khí bừng bừng đi tới trước mặt Nhạc Trọng.- Liệt Minh bái kiến thủ lĩnh!Liệt Minh là người tiến hóa đỉnh cấp mà Nhạc Trọng chiêu hàng được.

Nhưng mà trong thế lực của Nhạc Trọng muốn tấn chức phải dựa vào quân công.Quảng Tây, Hồ Nam hai đại căn cứ hiện tại đang phát triển, trong thời gian ngắn không có dấu hiện sẽ chiến tranh.Liệt Minh vừa biết tin Nhạc Trọng trong tương lai trọng tâm sẽ đặt vào thảo nguyên nhân lập tức dẫn người đi giúp Nhạc Trọng.

Hắn lúc này tới đây mang theo một trăm người tiến hóa được chuyển chức tới cứu viện.Nhạc Trọng nhìn thấy một trăm người tiến hóa tinh nhuệ mà Liệt Minh mang tới thì mỉm cười:- Tốt!

Bọn họ tới thật tốt!

Tôi bên này đang thiếu nhân thủ, nếu bọn họ tới thì quá kịp thời.Có thêm một trăm người tiến hóa tinh nhuệ này, trong tay của Nhạc Trọng đã có được ba trăm người tiến hóa, đây là một cổ lực lượng thật đáng sợ.

Cho dù chính diện đối công với Huyết Ưng Kỵ thì Nhạc Trọng cũng không sợ hãi.Triệu Thiên Cương cười cười, thân thể hơi nghiêng:- Thủ lĩnh, người xem, ai đến!

Hắc hắc!Sau lưng Triệu Thiên Cương, trong chiến cơ lôi đình có hai mỹ nữ đi ra ngoài, một đại mỹ nữ tóc dài màu đen, ngũ quan tinh xảo tuyệt luân, trên người mang theo khí chất oai hùng, làm cho người ta bị hấp dẫn.

Tiểu mỹ nữ tướng mạo tinh xảo tuyệt luân, hai mắt linh động.

Da thịt tuyết trắng, bộ dáng đáng yêu như thiên sứ!- Thanh Vũ, đã khôi phục!Nhạc Trọng nhìn thấy hai mỹ nữ này thì vô cùng vui sướng, hắn nhịn không được đi lên phía trước hai bước.Ngày đó Kỷ Thanh Vũ bị tứ giai Hỏa Diễm Điểu trọng thương.

Nhạc Trọng mang nàng vào trong sinh vật bọc thép chữa trị.

Trở lại thành phố Lũng Hải thì Nhạc Trọng liền đem nàng đặt trong căn cứ thành phố Lũng Hải.Ánh mắt Kỷ Thanh Vũ phức tạp nhìn Nhạc Trọng và thản nhiên nói:- Ân!

Tôi đã tốt!

Cám ơn!Kỷ Thanh Vũ đã biết rõ Nhạc Trọng vì nàng mà bị ép đi tới Nhật Bản, hơn nữa đem sinh vật bọc thép trân quý cho nàng chữa trị, trong nội tâm nàng tự nhiên cảm động hết sức.

Nhưng mà tính tình của nàng vốn trong trẻo lạnh lùng, cho dù trong nội tâm cảm động, biểu hiện vẫn nhàn nhạt.Diêu Diêu ôm cánh tay của Kỷ Thanh Vũ và nhìn qua Nhạc Trọng, hung dữ trừng mắt với Nhạc Trọng.

Nàng đã xem Kỷ Thanh Vũ trở thành người thâ nhất, Kỷ Thanh Vũ vì Nhạc Trọng ngàn dặm xa xôi từ căn cứ Hồ Nam đi tới đây thì vô cùng ghen ghét.Lý Nghiễm nhìn thấy Nhạc Trọng có bộ hạ mang theo tám chiến cơ lôi đình và thủ hạ tới đây thì vẻ mặt hưng phấn.

Tám chiến cơ lôi đình vừa xuất hiện làm cho Nhạc Trọng thuận lợi đánh bại Huyết Ưng Kỵ cùng Thương Ưng Kỵ.

Bọn họ cũng vô cùng tò mò về tám chiến cơ lôi đình này, bởi vì đây không phải thứ Châu Á có thể chế tạo được.Đánh bại Thương Ưng Kỵ cùng Huyết Ưng Kỵ chính là đại sự, Nhạc Trọng tại Tề Mộc Huyện tổ chức tiệc ăn mừng, tất cả quan quân cao thấp đều tham gia.Nhạc Trọng giới thiệu người từ căn cứ Hồ Nam cho Lý Nghiễm, Tư Đồ Tẫn biết, cuối cùng chỉ vào Kỷ Thanh Vũ trịnh trọng giới thiệu nói:- Vị này chính là Kỷ Thanh Vũ!

Nếu tôi không có mặt thì cô ấy sẽ trở thành chỉ huy ở đây.

Nếu tôi không có mặt mà có gì khó giải quyết cũng có thể đến tìm nàng.

Tôi sắp tới sẽ đi Ô Lan sơn mạch một chuyến.

Nàng sẽ thay mặt tôi chủ trì công tác ở đây.Nghe được Nhạc Trọng nói vậy, người từ Hồ Nam tới không có bất kỳ dị nghị.

Bọn họ đều biết rõ Kỷ Thanh Vũ là một trong vài cao thủ theo Nhạc Trọng thành lập thế lực tới bây giờ, là đồng bọn đồng cam cộng khổ.

Không ít cao thủ đã từng là bộ hạ của Kỷ Thanh Vũ.

Bọn họ cũng đều biết thực lực của Kỷ Thanh Vũ, bởi vậy đối với mệnh lệnh này không có chút dị nghị nào cả.Nhưng mà đám bộ hạ Nhạc Trọng vừa mới thu trên thảo nguyên thì trong mắt hiện ra nét làm khó.

Nếu là bản thân Nhạc Trọng thì bọn họ sẽ phục tùng.

Nhưng nếu đột ngột đổi người, hơn nữa còn là nữ nhân ngồi trên đầu của bọn họ, trong lòng bọn họ có chút không muốn.Lý Nghiễm uống thêm mấy chén nhịn không được thoát miệng hỏi:- Thủ lĩnh!

Nàng là gì của ngài?Lời nói vừa ra khỏi miệng, Lý Nghiễm đã sinh ra hối hận trong lòng.Lý Nghiễm vừa nói như vậy ánh mắt của mọi người nhìn qua người Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Kỷ Thanh Vũ và quyết định chắc chắn, nói:- Nàng là nữ nhân của tôi, cũng là vợ tương lai!Kỷ Thanh Vũ nghe Nhạc Trọng lời nói như vậy thì trong lòng vui sướng và nét mặt đỏ ửng, nhưng mà không có phản bác.Nghe Nhạc Trọng nói như vậy thì không còn ai dị nghị nữa.Nhạc Trọng vốn uy vọng đã cao, chẳng những từ căn cứ Hồ Nam mang theo nhiều cao thủ, đồng thời còn vận chuyển rất nhiều vũ khí đạn dược tới.

Mọi người hiện tại đại bộ phận đều tràn ngập kính sợ và tin phục với Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng quyết định thế nào thì bọn họ phục tùng vô điều kiện.Sau khi yến hội tan, Nhạc Trọng trở lại gian phòng của mình và lấy một quả huyết liên ra, do dự nói:- Lần này đi Ô Lan sơn mạch không biết sẽ có nguy hiểm gì, mình trước tiên nên phục dụng một quả huyết liên vậy!Nhạc Trọng từ trong sào huyệt Bạch Lân Hổ tứ giai lấy được huyết liên này, hắn giao một quả cho Âu Minh dùng để tiến hành nghiên cứu khoa học, đem một quả đặt trong trung tâm nghiên cứu ở thành phố Lũng Hải.

Bản thân hắn mang theo hai quả.Đối với hiệu quả của huyết liên này Nhạc Trọng vẫn không rõ ràng, cũng không dám phục dụng.

Hiện tại hắn gia đại nghiệp đại.

Quyền hành vô song, nếu ăn lung tung mà chết thì phiền toái.Trong tận thế này, chẳng những có rất nhiều thiên tài địa bảo tăng cường thực lực, đồng dạng có rất nhiều thực vật cực độc.

Cơ hồ mỗi một ngày đều có người ăn thực vật trúng độc mà chết, Nhạc Trọng cũng không muốn trở thành một trong số đó.Huyết liên này cực kỳ quái dị, số lượng lại rất thưa thớt, Âu Minh nghiên cứu hồi lâu chỉ có thể xác định nó vô hại với con người.

Tác dụng cụ thể còn chưa phân tích ra được.Nhạc Trọng trở lại thành phố Lũng Hải vô cùng an toàn, cũng không có vội vã tăng cường thực lực của mình.Do dự một hồi, Nhạc Trọng đem miếng huyết liên nuốt vào trong bụng.Miếng huyết liên vừa vào trong bụng của Nhạc Trọng thì hóa thành nhiệt lưu mạnh mẽ chạy khắp toàn thân, cực kỳ mạnh mẽ, giống như muốn làm thân thể của hắn nổ tung.Nhạc Trọng ngực đau xót, thoáng cái phun ra một ngụm máu lớn, sau đó lăn lộn giãy dụa thống khổ trên giường, hắn một quyền oanh ra.

Một cổ hắc ám đấu khí làm căn phòng nổ tung.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 851: Luyện Hóa Huyết Liên. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Có thích khách?- Có thích khách?"..."

Hai mươi tên cao thủ hết sức nhanh chóng từ chung quanh chạy tới, bọn họ chỉ nhìn thấy bạch cốt đứng ở cửa phòng không xa, Kỷ Thanh Vũ không ngừng ôm Nhạc Trọng đang thổ huyết.Trên mặt Kỷ Thanh Vũ phát lạnh trầm giọng ra lệnh:- Lập tức đề phòng!

Tiến vào trạng thái canh gác.

Cho Bạch Tiểu Thắng dẫn người thủ nơi đây.- Vâng!Nhận được lệnh của Kỷ Thanh Vũ thì Bạch Tiểu Thắng lập tức mang theo một trăm người tiến hóa thủ ở các nơi hiểm yếu.

Bao quanh biệt thự này.Liệt Minh và Lý Nghiễm cũng mang theo bộ hạ tuần tra quanh Tề Mộc Huyện đề phòng.

Cả Tề Mộc Huyện lâm vào cục diện khẩn trương.Cổ dược lực khủng khiếp của huyết liên đâm mạnh khắp cơ thể của Nhạc Trọng, từ trong người của hắn có máu chảy ra không ngừng, hắn thống khổ giãy dụa trên đất, thân thể nóng hổi như lửa đốt, chảy ra mồ hôi đều là màu đỏ tươi.Kỷ Thanh Vũ nhìn qua Nhạc Trọng không ngừng giãy dụa và phun máu tươi trên đất, nàng cuối cùng vẫn nhớ tới bảo bối cứu nàng.- Sinh vật bọc thép, sinh vật bọc thép có thể cứu hắn.Kỷ Thanh Vũ cẩn thận buông Nhạc Trọng ra và chạy tới phòng của mình lấy sinh vật bọc thép.- Không cần!

Tôi có thể chịu được!Thời điểm Kỷ Thanh Vũ trở lại phòng của Nhạc Trọng thì nhìn thấy Nhạc Trọng nhìn qua nàng gian nan nói một câu.Nhạc Trọng đem toàn lực nói một câu sau đó dốc toàn bộ hắc ám đấu khí luyện hóa dược lực.Dược lực của huyết liên không ngừng bị hắc ám đấu khí của Nhạc Trọng luyện hóa.

Làm cho hắc ám đấu khí trở nên vô cùng cường hoành.Rốt cuộc Nhạc Trọng cũng biết tác dụng của huyết liên, tác dụng của nó không phải cường hóa thân thể sinh vật, mà là cường hóa bổn nguyên chi lực của sinh vật.

Mà nhân loại có bổn nguyên chi lực là đấu khí, hoặc là nội lực, cùng với một ít thứ kỳ dị khác.

Nếu một người không tu luyện đấu khí, hoặc là nội lực các loại bổn nguyên chi lực mà nuốt huyết liên này, nếu như cường độ thân thể không đủ sẽ bạo thể mà chết, cho dù cường độ thân thể mạnh mẽ cũng không ngừng thổ huyết trọng thương.Kỷ Thanh Vũ tiến lên ôn nhu ôm lấy người Nhạc Trọng đầy máu đen bẩn thỉu và vẻ mặt khổ sở.Hai giờ sau Nhạc Trọng chậm rãi mở to mắt.

Trong mắt của hắn có tinh quang bắn ra, thực lực tiến thêm một bước.- Chúc mừng ngài, hắc ám đấu khí đạt được +2 cường hóa!Trong thức hải của Nhạc Trọng vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống thần ma.Nhạc Trọng nghe được âm thanh nhắc nhở của hệ thống thần ma thì thỏa mãn mỉm cười.- Tốt! !

Lần này tương đương với tiết kiệm bốn điểm kỹ năng!Hắc ám đấu khí là kỹ năng thập phần cường đại, một khi thúc dục hắc ám đấu khí, tố chất thân thể của Nhạc Trọng sẽ được hắc ám đấu khí gia trì và trong thời gian ngắn tăng lên thật lớn.

Biên độ tăng lớn quyết định bởi cường độ thân thể của Nhạc Trọng và hắn cường hóa bao nhiêu điểm kỹ năng.

Tố chất thân thể của Nhạc Trọng càng mạnh thì đấu khí cường hóa đề cao tố chất thân thể càng cao.Có được kỹ năng hắc ám đấu khí, thực lực của Nhạc Trọng càng tăng thêm một bước, có thêm át chủ bài bảo vệ tính mạng.Nhạc Trọng mở to mắt nhìn qua Kỷ Thanh Vũ vẻ mặt lo lắng thì trong mắt đầy nhu tình.

Tuy hắn không phải là người tốt gì đó, trong tay nhiễm máu tươi của vô số người, cũng làm không ít chuyện sai lầm.

Nhưng mà hắn thấy có người thật tình quan tâm hắn, chuyện này làm nội tâm của hắn ấm áp.Kỷ Thanh Vũ bị Nhạc Trọng nhìn chằm chằm thì gương mặt nóng lên, gò má đỏ ửng, muốn buông Nhạc Trọng ra, lại lo lắng kinh động thương thế của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua Kỷ Thanh Vũ thẹn thùng vô hạn thì trong nội tâm nóng lên.

Ban đầu ở trong trường đại học, Trần Ngọc cùng Kỷ Thanh Vũ chính là tình nhân trong mộng của vô số nam nhân.

Lúc trước Nhạc Trọng cũng từng gặp qua Kỷ Thanh Vũ vài lần.

Nhưng mà hắn biết rõ mình, biết rõ chính mình cùng Kỷ Thanh Vũ so ở mặt nào cũng chênh lệch thật xa, song phương căn bản không có khả năng cùng xuất hiện.

Nhưng mà bây giờ hắn lại nằm trên đùi tràn ngập co dãn của Kỷ Thanh Vũ, trong lòng lại vô cùng hưng phấn.Nhạc Trọng thoáng cái ngồi dậy, sau đó ôm lấy Kỷ Thanh Vũ vào lòng.Kỷ Thanh Vũ mang theo làn gió thơm yếu đuối tựa vào trong ngực Nhạc Trọng, nàng cảm nhận được dục vọng của Nhạc Trọng, khuôn mặt đỏ lên có chút giãy dụa nói:- Không muốn!

Nhạc Trọng, hiện tại thương thế của tôi không tốt, tôi cũng chưa chuẩn bị tâm lý, sau khi thương thế tốt hơn, từ Ô Lan sơn mạch trở về.

Tôi sẽ giao thân thể cho anh.- Một lời đã định! !

Không cho phép chơi xấu!Nhạc Trọng nghe vậy đại hỉ hôn lên gương mặt bóng loáng của Kỷ Thanh Vũ một cái, sau đó xông vào phòng tắm tẩy rửa thân thể.Sau khi Nhạc Trọng tắm xong thì giai nhân đã biến mất rồi, làm cho hắn hơi có chút phiền muộn.Ngày hôm sau, Nhạc Trọng đã gọi Liệt Minh tới:- Hiện giờ có muốn tấn chức làm lữ trưởng không?- Nguyện ý quên mình phục vụ cho thủ lĩnh!Liệt Minh vừa nghe nói như vậy thì trong lòng hưng phấn, hai mắt của hắn tinh quang chớp động nhìn qua Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội, lớn tiếng nói.Liệt Minh là nam nhân có tâm cầu công danh phú quý, hắn một lòng muốn bò lên cao, trở thành đại quan rạng rỡ tổ tông.

Hắn đối với thăng quan so với rất nhiều quan lại dưới trướng Nhạc Trọng còn nhiệt tình hơn nhiều.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Liệt Minh, nói:- Quy cũ của tôi anh chắc hiểu rõ!

Tấn chức đề bạt cần quân công!

Tôi giao cho anh nhiệm vụ gian khổ, chỉ cần có thể hoàn thành, tôi sẽ thăng chức lữ trưởng cho anh ngay!

Nếu không cách nào hoàn thành cũng có thể cự tuyệt.

Tôi hy vọng tổ kiến một chi du kích chuyên phá hư và hủy diệt, mục tiêu chính là Mãn Châu quốc, Đột Quyết đế quốc, Mông Cổ quốc ba thế lực.

Tận khả năng tiêu diệt sinh lực địch, phá hư phương diện sản xuất của đối phương.

Dù sử dụng thủ đoạn gì cũng được.

Tôi chỉ cho anh năm mươi người tiến hóa tinh nhuệ, vũ khí và lương thực tiếp tế.

Những người còn lại toàn bộ do anh kéo tới.

Nếu như có thể làm trọng thương ba thế lực, tôi hứa hẹn cho anh làm lữ trưởng, tương lai lữ đoàn này sẽ có ít nhất ba trăm người tiến hóa!

Tương lai cải biên trở thành sư đoàn thì tôi cũng ưu ái cho anh trước tien.Liệt Minh lúc này cuồng nhiệt nói:- Thuộc hạ cam đoan hoàn thành nhiệm vụ!Cầu phú quý trong nguy hiểm, Liệt Minh biết rõ nhiệm vụ này vô cùng gian nan, nhưng mà tâm cầu phú quý làm cho hắn quyết định hoàn thành nhiệm vụ của Nhạc Trọng giao cho.

Dù sao hắn mạo hiểm đi vào thảo nguyên chính là vì làm quan, trở thành một thành viên hạch tâm trong thế lực của Nhạc Trọng, trở thành khai quốc công thần trong tương lai.Liệt Minh không thể nghi ngờ là người có phách lực mạnh mẽ, hắn chọn lựa trong bộ hạ năm mươi người, lại từ trong Tề Mộc Huyện chiêu mộ thêm một trăm người chịu đủ tra tấn khôi phục tự do, hận ý với ba thế lực khắc sâu vào xương, sau đó mang đủ vũ khí trang bị cưỡi hắc lân mã tiến vào trong thảo nguyên.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 852: Biến Dị Hành Quân Nghĩ Quần.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong đại thảo nguyên này, những hắc lân mã so với ô tô dùng tốt hơn nhiều.

Chúng không hao xăng, cái gì cũng ăn, thậm chí có thể trực tiếp ăn thi thể nhân loại.Mặt khác Nhạc Trọng mang theo Bạch Tiểu Thắng và năm mươi tên tinh nhuệ xuất phát đi tới Ô Lan sơn mạch.Kỷ Thanh Vũ cũng là nữ nhân thông minh tài giỏi.

Nhạc Trọng rời đi thì nàng gấp rút huấn luyện Thường Thắng Quân, hơn nữa dựa theo chỉ thị còn sót lại Nhạc Trọng, dùng Tư Đồ Tẫn lão binh thành lập một binh đoàn.Trừ những quân chính quy này ra, Kỷ Thanh Vũ chọn ra một vạn nam nhân sống sót của Tề Mộc Huyện huấn luyện làm quân dự bị.

Lúc tối hậu còn có quân bổ sung mà dùng.Quân dự bị trước tận thế là dân binh.

Tại Hồ Nam, Quảng Tây bên kia, Nhạc Trọng có hơn hai vạn quân tinh nhuệ.

Nhưng mà quân dự bị lại tới mười vạn.Trong tận thế này, nhân loại chẳng những phải phòng thủ biến dị thú, tang thi, còn phải phòng bị nhân loại, mà vũ lực tuyệt đối không thể thiếu....Ở trong đại thảo nguyên kia, một chiếc xe chở dầu lớn.

Hai chiếc xe súng máy, mười chiếc xe Hummer chạy trên đại lộ.

Đoàn xe này chính là đoàn xe của Nhạc Trọng.Tư Đồ Tẫn chỉ tay về phía trước.- Phía trước chính là Ô Lan Trấn!

Xuyên qua Ô Lan Trấn chính là Ô Lan sơn mạch!Nhạc Trọng ngồi ở trong xe Hammer nhìn qua cửa kính thủy qua phía trước mặt, chỉ thấy ở phương xa chính là Ô Lan sơn mạch núi non trùng điệp.Ô Lan sơn mạch trước tận thế vô cùng to lớn, ở bên trong có vô số động vật hoang dã và thực vật.

Trước tận thế là bảo khố của các nhà sinh vật học, nhưng mà bây giờ là cấm địa của nhân loại.

Ở nơi này chiếm cứ vô số biến dị động thực vật, là sát thủ đáng sợ của nhân loại.Phanh!

Phanh!

Phanh!Nhạc Trọng vừa chạy lên không lâu thì nghe được tiếng súng vang vọng, âm thanh tiếng súng trong không gian thanh vắng truyền đi rất rõ ràng.- Có địch nhân!Sắc mặt Nhạc Trọng đại biến từ trong chiếc Hammer nhảy ra ngoài.Mà Ngân Sương vẫn ỷ lại Nhạc Trọng nằm trong ngực của hắn cũng thuận thế nhảy ra ngoài.Dùng trình độ cường hóa của Nhạc Trọng hiện giờ, hắn lập tức bộc phát tốc độ còn nhanh hơn Hammer nhiều lắm.

Ngồi trong Hammer ngược lại không an toàn.Cơ hồ cùng một thời gian, trừ hai chiếc xe súng máy ra, các chiến sĩ trong các chiến xe còn lại lập tức lao ra bên ngoài.Không cần Nhạc Trọng hạ đạt mệnh lệnh.

Bạch Tiểu Thắng dẫn theo năm tên bộ hạ lập tức chạy thẳng về phía trước dò xét.Chỉ chốc lát, một gã chiến sĩ chạy tới bên người của Nhạc Trọng nói:- Thủ lĩnh!

Là chiến sĩ Thiên Đường Thần Quốc và một đám lực lượng vũ trang không rõ lai lịch đang chiến đấu.- Tôi biết rõ!

Tôi đi nhìn một chút, các người ở đây chờ lệnh!Nhạc Trọng lưu lại một câu mang theo Ngân Sương nhanh chóng lao qua phía trước.Nhạc Trọng rất nhanh đã đi lên sườn núi nhỏ, ở trên sườn núi nhỏ này có Nhạc Trọng và bọn người Bạch Tiểu Thắng.Nhạc Trọng nằm rạp trên mặt đất nhìn qua phía dưới, chỉ thấy bên dưới là quân đoàn tài quyết giả chừng hai ngàn người đang phát động tấn công vào Ô Lan Trấn.Trên bầu trời có mười hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức không ngừng bắn hỏa tiễn, đạn lửa vào trong Ô Lan Trấn bên kia.Trên mặt đất từng chiếc pháo tự hành, xe phóng hỏa tiễn không ngừng bắn vào trong trấn nhỏ.Cả Ô Lan Trấn lâm vào trong biển lửa, ở trong biển lửa có một đám phần tử vũ trang đang cầm súng trường chống cự kịch liệt, bọn họ chống cự cực kỳ ương ngạnh.

Nhưng mà dưới công kích cường thế của Thiên Đường Thần Quốc thì bọn họ liên tục bại lui.

Nhạc Trọng nhìn thấy chính là cảnh bên kia bắt đầu sụp đổ, đại bộ phận người chết trận, hai ngàn tài quyết giả bắt đầu tiến vào trong trấn nhỏ.Nhạc Trọng nhìn qua Ô Lan Trấn biến thành biển lửa thì thở dài, nói:- Chúng ta tới muộn!Nếu như Nhạc Trọng đi sớm hơn một ngày, bọn họ còn có năng lực giúp phần tử vũ trang trong Ô Lan Trấn bên ngăn cản Thiên Đường Thần Quốc tiến công.Nhưng mà bây giờ Thiên Đường Thần Quốc đã lấy được thắng lợi hoàn toàn, bây giờ bọn người Nhạc Trọng phát động tấn công vào Thiên Đường Thần Quốc, kết quả tốt nhất chính là lưỡng bại câu thương.Phía dưới chính là tinh nhuệ tài quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc.

Bọn họ mỗi người đều trải qua chuyển đổi chức nghiệp làm binh sĩ.

Sức chiến đấu vượt xa binh lính thường, cộng thêm bọn họ có lựu đạn, hỏa tiễn chống tăng, pháo, bom điều khiển tử xa là những vũ khí sát thương mạnh mẽ, cho dù mạnh như Nhạc Trọng không cẩn thận cũng có thể chết.Đúng lúc này, dị biến nảy sinh, đột nhiên từ xa có một thứ gì đó mờ mịt bay nhanh qua hướng Ô Lan Trấn.- Bát cấp quái vật: biến dị Hành Quân Nghĩ!

Là con kiến hình thành quân đoàn ăn thịt.Nhạc Trọng tập trung nhìn vào, chỉ thấy một đám kiến lớn bằng nắm tay, có được hai cái càng đem to lớn khủng bố đang bay thẳng về hướng Ô Lan Trấn.

Hắn lập tức sinh ra cảm giác sởn hết gai ốc, biến dị Hành Quân Nghĩ số lượng vượt qua mười vạn con, thứ này còn dáng sợ hơn thi bầy ba phần.Mười hai chiếc trực thăng vũ trang hổ thức trên bầu trời lập tức phát hiện ra sự xuất hiện của bầy kiến, chúng lập tức bay tới trước biến dị Hành Quân Nghĩ trên không, không ngừng bắn đạn hỏa tiễn vào trong bầy kiến, nhấc lên từng ngọn lửa lớn thôn phệ bầy kiến.Vô số biến dị Hành Quân Nghĩ bị đạn hỏa tiễn của trực thăng vũ trang đốt thành tro tàn.

Nhưng mà đột nhiên trong đám biến dị Hành Quân Nghĩ kia lại bay ra một đám Hành Quân Nghĩ biết bay, chúng lập tức vỗ cánh bay lên phía đám trực thăng vũ trang, chúng phun ra một chất axit mạnh ăn mòn lớp giáp của trực thăng, sau đó dùng cái càng lớn của mình xé vỡ giáp.Không bao lâu một chiếc trực thăng vũ trang bị xé tan, đại lượng biến dị Hành Quân Nghĩ tiến vào trong trực thăng vũ trang ăn sạch người lái.Nương theo đó là âm thanh kêu thảm thiết vang lên, mất đi người điều khiển thì trực thăng vũ trang này rơi thẳng xuống đất và biến thành quả cầu lửa.Nếu mười hai trực thăng vũ trang hổ thức vận đụng tốt, đủ để cải biến chiến tranh quy mô một ngàn người.

Những chiếc trực thăng vũ trang này bị phá hủy thì da đầu của Nhạc Trọng run lên.Nhạc Trọng nhìn qua những trực thăng vũ trang bị biến dị Hành Quân Nghĩ phá hủy thì biến sắc, trầm giọng quát lên:- Mau bỏ đi!

Mau bỏ đi! !

Bạch Tiểu Thắng, lập tức cho người lui lại, chờ lệnh của tôi!Bạch Tiểu Thắng vung tay lên, mang theo vài tên trinh sát lập tức chạy ra khỏi nơi này.

Tốc độ của Nhạc Trọng cực kỳ nhanh chóng, tuy nhiên hắn rất khó bảo hộ những chiến sĩ này trong bầy kiến, nhưng mà một mình một người hắn lại dễ dàng thoát ra khỏi miệng của đám kiến này.Tài quyết giả trong Ô Lan Trấn hiển nhiên cũng phát hiện ra đám kiến này rồi, bọn họ cực kỳ chật vật chạy vào trong Ô Lan Trấn.Nhưng mà làm cho tài quyết giả tuyệt vọng là, những chiếc xe tăng, chiến xa bộ binh, xe gắn máy, xe súng máy đã sớm chạy đi từ sớm rồi, hoàn toàn vứt bỏ những chiến sĩ như bọn họ.Những con biến dị Hành Quân Nghĩ tốc độ rất nhanh, lực phòng ngự của chúng cũng yếu, người bình thường dùng sức đạp một cái là giết được chúng rồi, nhưng mà tốc độ của chúng rất nhanh, toàn lực phát chạy thì có thể đi được tám mươi cây số một giờ.

Những đám vũ khí hạng nặng kia không muốn lãng phí tài nguyên cho đám chiến hữu này.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 853: Cứu Người.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Đáng chết! !

Những tên da trắng đáng chết! !

Thực con mẹ nó xuống địa ngục cả đi!- Thảo! !

Đám da trắng này dám bán đứng chúng ta, bọn ta bị chúng bán đứng?

Thảo! !

Nếu có kiếp sau tao sẽ giết sạch đám người da trắng."..."

Những tên tài quyết giả da đen, da vàng, trong đó đại bộ phận là người Trung Quốc.Trong tận thế rất nhiều người ngã theo chiều gió.

Chỉ cần có thể sống sót, rất nhiều người Trung Quốc đầu nhập vào người ngoại quốc, bán mạng cho người ngoại quốc không là gì.

Khí tiết dân tộc thì càng không cần nói.Thiên Đường Thần Quốc tổ kiến tài quyết giả trên thảo nguyên lấy người Trung Quốc làm sườn, hiện tại gặp nguy hiểm thì đám người Châu Âu da trắng kia lập tức bỏ chạy trơớc tiên.Một gã đạ hán khôi ngô hiển nhiên có uy vọng cực lớn nói:- Lui! !

Lui về Ô Lan Trấn thủ vững!

Chỉ có như vậy chúng ta mới có một tia cơ hội.Dưới sự dẫn dắt của đại hán khôi ngô, hai ngàn tên tài quyết giả lập tức chạy thẳng vào trong Ô Lan Trấn.Những biến dị Hành Quân Nghĩ kia giống như có thể ngửi được mùi nhân loại, giống như thủy triều cuốn qua phía Ô Lan Trấn.Những tài quyết giả tiến vào trong Ô Lan Trấn lập tức giơ súng bắn thẳng vào đám biến dị Hành Quân Nghĩ.Dưới làn đạn dày đặc này không ngừng có biến dị Hành Quân Nghĩ bị bắn chết, nhưng mà tốc độ của biến dị Hành Quân Nghĩ thật sự là quá nhanh.

Chúng trả giá bằng đại lượng thương vong lao qua phía đám người còn ở bên ngoài, càng cứng rắn như thép của chúng cắn vào đùi của đám người bên ngoài.- Ah đau quá! !

Đau quá!Tên chiến sĩ bị cắn trúng phát ra tiếng đau đớn tê tâm liệt phế, chân của hắn lập tức bị biến dị Hành Quân Nghĩ cắn ra lỗ máu lớn, hắn dùng tay vỗ, một cái tát là đập bẹp biến dị Hành Quân Nghĩ.- Ah! !

Ah!Thân thể biến dị Hành Quân Nghĩ vừa bẹp thì vô số axit bắn ra khắp nơi, axit ăn mòn tay và chân của tên này, tay và chân của hắn đau đớn làm hắn lăn lộn trên mặt đất.- Không muốn! !

Không muốn!Thời điểm này những người khác cũng lọt vào miệng của biến dị Hành Quân Nghĩ, hơn hơn mười biến dị Hành Quân Nghĩ đã thập phần nhanh nhẹn leo lên thân thể của những người này.

Mở cái miệng lớn của chúng ta không ngừng ăn thịt của họ.Đại lượng biến dị Hành Quân Nghĩ hết sức nhanh chóng bổ nhào vào thân thể của đám người này, rất nhanh bao phủ tên chiến sĩ bị cắn kia.

Chỉ chốc lát thân thể tên này không nhúc nhích.Từng mảng lớn Hành Quân Nghĩ tán đi, chỉ còn lại xương trắng um tùm, trừ chuyện đó ra không còn chút thịt nát nào cả.Mà Hành Quân Nghĩ tiến công thì một đám tinh nhuệ tài quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc bị cắn chỉ còn lại xương trắng.- Cứu bọn họ không?Nhạc Trọng nhìn thấy Thiên Đường Thần Quốc ném bỏ lại một đám tinh nhuệ ở nơi này thì suy nghĩ.Nhìn thấy Nhạc Trọng đã đến.

Từng bầy biến dị Hành Quân Nghĩ nhanh chóng lao qua phía Nhạc Trọng, Nhạc Trọng đã sớm thay đổi vòng cổ vòi rồng, hắn phát động kỹ năng vòi rồng kèm theo, từng cơn cuồng phong lấy hắn làm trung tâm khuếch tán ra chung quanh, đem những con biến dị Hành Quân Nghĩ thổi ngã trái ngã phải.Những biến dị Hành Quân Nghĩ số lượng rất nhiều, nhưng mà lực lượng của chúng không được, bị gió thổi đi.Ô Lan Trấn giờ phút này tiếng súng nổ lớn, ầm ầm không ngừng bên tai.

Tài quyết giả trong trấn không ngừng liều mạng.

Bọn hắn không thèm quan tâm hao phí viên đạn, lựu đạn trên người cũng ném toàn bộ.

Làm nhiều con kiến nổ thành bụi phấn.Những tài quyết giả này không hổ là chiến sĩ tinh nhuệ được Thiên Đường Thần Quốc bồi dưỡng ra, nếu là người bình thường chống lại vô số biến dị Hành Quân Nghĩ chỉ sợ đã sớm tuyệt vọng bỏ chạy rồi, mà những tài quyết giả này còn có được ý thức chiến đấu, đây là chuyện rất khó có được.Nhạc Trọng điều khiển vòi rồng thổi bay vô số biến dị Hành Quân Nghĩ đi, một màn này rất nhanh hấp dẫn chú ý của đám tài quyết giả trong Ô Lan Trấn.Nhạc Trọng lớn tiếng nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Ta biết rõ các người là tài quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc.

Tôi và Thiên Đường Thần Quốc là tử địch.

Bọn chúng đã sớm vứt bỏ các người, tôi lại nguyện ý cứu các người.

Tôi tự hỏi nếu tôi cứu các người, các người có nguyện ý hiệu lực cho tôi không?Nhạc Trọng có thể không hao phí khí lực hay cái gì khác, bởi vậy việc này chẳng khác gì buôn bán không cần vốn.- Nguyện ý! !

Chỉ cần cứu lão tử, lão tử nguyện ý bán mạng cho mày!- Tốt!

Nhạc Trọng.

Chỉ cần mày dám từ trong bầy kiến đi cứu người, chỉ cần có thể bao cái bụng của lão tử thì lão tử bán mạng cho mày!"..."

Một gã tài quyết giả lớn tiếng kêu lên.

Bọn họ bán mạng cho Thiên Đường Thần Quốc chỉ là vì sông sót, sống sót rất tốt.

Chuyển đổi cổng và sân thì bọn họ bán mạng cho Nhạc Trọng cũng không có gì cả.Kết quả không có lực ngưng tụ.

Loại tình huống này tuyệt đối sẽ xuất hiện ở Mông Cổ quốc, Mãn Châu quốc, Đột Quyết đế quốc, bởi vì hạch tâm của bọn họ là dân tộc mình.

Hơn nữa phần tử dân tộc cực đoan gắt gao khống chế bọn họ, cho dù bọn họ bị đánh bại, bọn họ không dễ dàng cho Nhạc Trọng sử dụng.Tù binh của Nhạc Trọng có mấy trăm tên tinh nhuệ dưới trướng Mông Cổ vương đình, nhưng mà người nguyện ý làm việc cho hắn không có bao nhiêu, đây chính là mị lực của chủ nghĩa dân tộc cực đoan.Một tên nam tử trung niên có uy vọng cực lớn rống lên:- Tôi là phó quân đoàn trường Trình Hồng Nhất của Thiên Đường Thần Quốc trong Mông Cổ.

Nhạc Trọng, chỉ cần anh cứu mọi người, lại bao cái bụng cho chúng tôi, chúng tôi sẽ bán mạng cho anh!- Tốt!Nhạc Trọng vung tay phát động kỹ năng ma viêm, lập tức một đoàn hỏa diễm phong bạo hình thành trong tay của hắn, hắn vẫy qua phía đám kiến, hỏa diễm phong bạo to lớn lập tức bao phủ đám biến dị Hành Quân Nghĩ Quần đang lao tới.Đối với những biến dị Hành Quân Nghĩ mà nói hỏa diễm chính là khắc tinh lớn nhất của chúng, ma viêm phong bạo của Nhạc Trọng quét qua thì từng mảng lớn biến dị Hành Quân Nghĩ trực tiếp bốc cháy, những con Hành Quân Nghĩ có cánh càng bị đốt nhanh hơn.

Một kích này của Nhạc Trọng tiêu diệt hơn ba ngàn biến dị Hành Quân Nghĩ.Kỹ năng ma viêm của Nhạc Trọng cường hóa lên cấp hai thì uy lực tăng lên nhiều lần, hắn chỉ cần tiêu hao không nhiều tinh thần lực là có thể thao túng hỏa diễm phong bạo.

Chính vì có át chủ bài này, hắn mới dám một thân một mình đi cứu viện đám tinh anh của Thiên Đường Thần Quốc.- Quá tốt!- Chúng ta lần này có thể được cứu rồi!"..."

Thấy một màn như vậy, đám tài quyết giả của Thiên Đường Thần Quốc tài ánh mắt hưng phấn kêu to lên.

Trong bọn họ có kỹ năng hỏa diễm chỉ có bốn người, bốn người kia có năng lực thao túng hỏa diễm tuyệt đối không sáng bằng Nhạc Trọng.

Cho dù bọn họ biết rõ nhược điểm của biến dị Hành Quân Nghĩ là hỏa diễm, bọn họ cũng không cách nào đánh lui biến dị Hành Quân Nghĩ! !- Tập trung chạy về hướng của tôi! !

Tất cả chạy về hướng của tôi!Nhạc Trọng nhanh chóng thiêu đốt ra một con đường lửa cho đám người kia.05-01-2015, 11:05 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 854: Thu Hàng. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrình Hồng Nhất rống lớn một tiếng, dẫn binh chạy qua phía Nhạc Trọng:- Lập tức chạy về hướng thủ lĩnh Nhạc Trọng phá vòng vây! !

Tất cả mọi người xông lên với tôi!Tiếng súng, tiếng nổ mạnh, các loại kỹ năng vang lên không dứt bên tai, hơn tám trăm tài quyết giả còn sống sót lập tức chạy qua khu vực được hỏa diễm bao phủ.Ma quang trong tay Nhạc Trọng lóe lên, một đạo ma viêm thật dài hiện ra.Đám biến dị Hành Quân Nghĩ giống như thác lũ xông lên, những biến dị Hành Quân Nghĩ kia vây quanh hàng rào ma viêm, sau đó không nhịn được tấn công vào.Những con biến dị Hành Quân Nghĩ vừa xông vào ma viêm thì âm thanh đùng đùng vang lên không dứt bên tai, vô số biến dị Hành Quân Nghĩ bị đốt thành tro bụi.Tám trăm tên tài quyết giả đúng trong vòng tròn hỏa diễm nhìn thấy biến dị Hành Quân Nghĩ từ các nơi lao tới thì trong lòng run sợ, thân thể run lên.Nếu như bị biến dị Hành Quân Nghĩ phá tan phòng tuyến ma viêm kia, đại bộ phận người trong bọn họ sẽ biến thành mỹ thực trong miệng của biến dị Hành Quân Nghĩ.Từng đoàn ma viêm bao quanh thành hình tròn nhìn thì không bốc lên cao nhưng vẫn cháy như vậy mãi, ngàn vạn con biến dị Hành Quân Nghĩ bị đốt thành tro bụi, vẫn không có dấu hiệu bị dập tắt.Những con biến dị Hành Quân Nghĩ giống như thiêu thân lao đầu vào lửa không ngừng têến vào màn lửa, âm thanh đùng đùng vang lên không dứt bên tai.

Chỉ qua hai mươi phút thì biển biến dị Hành Quân Nghĩ thoáng cái ít đi một nửa, còn sót lại đám biến dị Hành Quân Nghĩ thay đổi phương hướng, lập tức chạy ra phương xa.Nhìn thấy một màn như vậy thì đám chiến sĩ bên trong vòng lửa thở dài một hơi, không ít người chán nản ngồi dưới đất, miệng lớn thở hổn hển, sau lưng của bọn họ mồ hôi ướt nhẹp.Những biến dị Hành Quân Nghĩ kia lui ra thì bỏ lại vô số sinh tồn tệ, hai mươi mấy hộp báu màu trắng, đồng thời có đại lượng thi thể biến dị Hành Quân Nghĩ và một ít kết tinh màu xanh da trời..Sắc mặt Nhạc Trọng hơi tái nhợt đem tất cả bảo vật thu vào trữ vật giới chỉ, lúc này mới bước về phía vòng biển lửa.Nhạc Trọng nhìn qua tám trăm tên chiến sĩ tinh nhuệ và trầm giọng hỏi:- Tôi đã cứu các người!

Các người có nguyện ý thực hiện hứa hẹn hay không?Một tên đại hán râu cá chê nhìn qua Nhạc Trọng cười cười dữ tợn:- Ha ha ha! !

Nhạc Trọng mày đúng là ngu xuẩn! !

Chúng tao nói cái gì cũng tin sao?

Thật là khờ mà! !

Tao biết rõ lám!

Mày là tội phạm truy nã của Thiên Đường Thần Quốc, chỉ cần giết mày thì Thiên Đường Thần Quốc sẽ tiếp chung tao đi Châu Âu bên kia hưởng hết vinh hoa phú quý! !

Vừa rồi mày mới sử dụng kỹ năng cường đại, hiện tại có lẽ hết sức yếu ớt, mọi người cùng nhau xông lên, giết hắn!

Chỉ cần giết hắn, chúng ta sẽ trở thành nhân thương nhân, vinh hoa phú quý hưởng vô cùng! !Đại hán râu quai nón vừa nói xong thì lui vào trong đám người.

Hắn biết rõ thực lực của Nhạc Trọng cường hoành, hắn chỉ có suy nghĩ khơi mào địch ý giữa Nhạc Trọng và tám trăm người nơi đây, bản thân hắn không có ý định chống lại Nhạc Trọng.

Dù Nhạc Trọng mạnh thế nào chỉ cần tám trăm tài quyết giả liên thủ, Nhạc Trọng tuyệt đối không phải là đối thủ.- Muốn hưởng thụ vinh hoa phú quý cần phải có mạng mới được!Nhạc Trọng phát động kỹ năng ảnh bộ tớm lấy cổ của tên đại hán râu quai nón, sau đó lôi tên đại hán râu quai nón kia ra khỏi đám người.Tay phải của Nhạc Trọng như đao, một đao chém lên vai phải của đại hán râu quai nón, hắc ám đấu khí bắt đầu khởi động, sức lực lớn mười hai lần bộc phát ra ngoài, ngạnh sanh sanh chém tận gốc cánh tay của tên đại hán râu quai nón.- Ah! ! !

Tay của tôi!Tên dại hán râu quai nón phát ra tiếng gầm rú.Nhạc Trọng dùng sức hất tên râu quai nón này lên cao, giống như ném món đồ rách rưới lên mặt đất, sức mạnh khủng bố bộc phát ra ngoài, làm nội tạng của tên này bị nghiền nát, không ngừng thổ huyết run rẩy.Nhìn thấy Nhạc Trọng hung tàn như vậy thì đám tài quyết giả ở nơi này lập tức hít sâu một hơi.Nhạc Trọng hai mắt như điện lạnh lùng quan sát những tài quyết giả này.- Còn có ai muốn dùng đầu của tôi đổi vinh hoa phú quý không?Một gã tài quyết giả từ trong đám người đi ra ngoài.- Tôi ra sức cho anh!

Nhưng mà phải chiếu cố cái bụng cho tôi.

Chỉ cần bao ăn no, tôi nguyện ý bán mạng cho anh!

Thiên Đường Thần Quốc đám da trắng kia anh cũng thấy rồi đấy.

Nếu không phải vì miếng ăn, lão tử mới không quan tâm đám người này.Rất nhiều người vì tận thế mà bị bức làm chuyện trái với lương tâm của mình.

Nữ nhân có thể vì màn thầu mà bán đứng thân thể của mình.

Nam nhân vì sống sót co thể làm chó săn cho ác bá.Những tài quyết giả này đa số là người Châu Á, bọn họ bị Thiên Đường Thần Quốc mời chào và cũng chỉ muốn sống sót trong tận thế.

Trang bị vũ trang của bọn họ bình thường hoặc là rác rưởi đào thải của Thiên Đường Thần Quốc.

Các vũ khí hạng nặng và vũ khí mạnh mẽ nằm trong tay người Châu Âu, bọn họ chỉ được dùng pháo hôi mà thôi.Dưới tình huống như vậy.

Những tài quyết giả kia không ai không bất mãn, nhưng mà khiếp sợ Thiên Đường Thần Quốc khủng bố, bọn họ cũng không dám phản bội, chỉ có thể thành thành thật thật bán mạng cho Thiên Đường Thần Quốc.Nhạc Trọng nhìn thấy tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đứng ra đầu hàng thì thỏa mãn:- Rất tốt!

Tên gọi là gì?Tên tài quyết giả kia lớn tiếng nói:- Tôi tên là Vũ Văn Ưng!Nhạc Trọng cười nói:- Rất tốt, từ giờ trở đi anh chính là doanh trưởng chức thiếu tá!Nhạc Trọng luôn ủy thác trách nhiệm với người đầu tiên đứng ra đầu nhập vào hắn.

Như vậy mới có thể làm cho người đằng sau gia nhập vào hắn.Vũ Văn Ưng đại hỉ quỳ một gối xuống trước người Nhạc Trọng:- Đa tạ thủ lĩnh! !

Vũ Văn Ưng nguyện ý phục vụ quên mình vì thủ lĩnh!- Trương Văn nguyện ý ra sức cho thủ lĩnh1- Lưu Hạ nguyện ý ra sức cho thủ lĩnh!"..."

Có điểm đột phá, những tài quyết giả kia nhao nhao đầu nhập vào Nhạc Trọng.

Thiên Đường Thần Quốc vứt bỏ bọn họ, bọn họ cũng không chỗ để đi, chỉ có thể đầu nhập vào Nhạc Trọng.Hơn một ngàn ba trăm tên tài quyết giả lựa chọn đầu nhập vào Nhạc Trọng, còn có hơn năm trăm người phân thành năm đám người thờ ơ lạnh nhạt.Một gã mắt ưng mũi câu.

Dáng người khôi ngô, vẻ mặt hung hãn trầm mặc nhìn qua Nhạc Trọng nói ra:- Nhạc Trọng huynh đệ!

Lúc này anh cứu chúng tôi.

Ngưu Đại Lực tôi thập phần cảm kích, sau này tất có dày báo.

Trước cào từ!

Sau này chúng ta có duyên gặp lại!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, lạnh lùng nói:- Chậm!

Ngưu Đại Lực, trước kia tôi nói thế nào?

Muốn vi phạm hứa hẹn sao?Ngưu Đại Lực quay đầu nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng, hung quang trong mắt lóe lên, nói:- Nhạc Trọng!

Mọi người đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, nễ cũng không nên bức tôi!

Tôi biết rõ thực lực của anh rất mạnh, nhưng mà tôi cũng có một trăm huynh đệ bất ly bất khí.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 855: Thu Hàng. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong tay Ngưu Đại Lực có một trăm tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc, hắn cũng nhân cơ hội thoát ly Thiên Đường Thần Quốc làm nên sự nghiệp cho mình.Ngưu Đại Lực nói xong thì trăm tên tài quyết giả bước ra và nâng súng nhắm vào Nhạc Trọng, hào khí thoáng cái ngưng trọng lên.Những tài quyết giả đầu nhập vào Nhạc Trọng có không ít đang do dự, chỉ có Vũ Văn Ưng dẫn theo mười tên huynh đệ chỉa súng vào Ngưu Đại Lực.Vũ Văn Ưng là người đầu nhập vào Nhạc Trọng đầu tiên, những tài quyết giả khác không có chuẩn bị tâm lý.Nhạc Trọng nhìn qua Ngưu Đại Lực lãnh khốc nói:- Đã như vậy.

Mang theo một trăm tên huynh đệ đi xuống địa ngục đi!

Ngân Sương, tiêu diệt bọn chúng!- Vâng!

Ba ba!Nương theo đó là tiếng cười như chuông bạc, Ngân Sương giống như cơn lốc xoáy bay tới gần Ngưu Đại Lực, một nắm đấm nhỏ đánh vào đầu lâu của Ngưu Đại Lực.Ngưu Đại Lực chỉ là người cường hóa cấp 30, cảm giác nguy hiểm của hắn cực kỳ cường hãn, Ngân Sương vừa mới khẽ động.

Hắn đã sinh ra dự cảm sởn hết gai ốc.

Tay của hắn vừa mới động thì nắm đấm tuyết trắng của Ngân Sương đã đánh lên đầu của hắn, lực lượng khủng bố bộc phát, đầu của hắn vỡ tung.Ngân Sương lập tức miểu sát Ngưu Đại Lực, hóa thành một cơn gió, nắm đấm của nàng chính là hung khí, không ngừng đánh vào đầu đám huynh đệ của Ngưu Đại Lực.

Hảo huynh đệ của Ngưu Đại Lực bị đánh nát đầu.- Không muốn!Sau khi tiêu diệt hơn mười người, huynh đệ của Ngưu Đại Lực lúc này mới kịp phản ứng, bọn họ nhao nhao giơ súng bắn vào những nơi trống không nhưng không có thành quả gì.Tốc độ của Ngân Sương đã vượt qua tốc độ âm thanh.

Những tên tài quyết giả này trogn mắt của nàng chính là dê béo, chỉ qua hai mươi giây.

Một trăm huynh đệ của Ngưu Đại Lực đã bị Ngân Sương vô cùng bạo lực dùng quyền đánh vào đầu, không ai có thể ngăn cản nắm đấm tuyết trắng của nàng được.Ngân Sương vô cùng dễ dàng tiêu diệt một trăm tên tài quyết giả và Ngưu Đại Lực, sau đó mỉm cười ngây thơ ngọt ngào nhìn qua Nhạc Trọng:- Ba ba!

Ba ba!

Con đã giết sạch bọn chúng!

Con làm tốt không?Đám tài quyết giả còn lại nhìn thấy Ngân Sương một thân váy tuyết trắng, tướng mạo dễ thương, tươi đẹp động lòng người đánh nát đầu của một trăm tên tài quyết giả, trong lòng bọn họ sinh ra cảm giác run rẩy, giống như nhìn thấy ác ma hình người.Nhạc Trọng mỉm cười sờ sờ đầu nhỏ của Ngân Sương sau đó đưa một cây kẹo que cho nàng.- Con làm tốt lắm!

Ngân Sương là thông minh nhất.

Nghe lời nhất.

Đây là ban thưởng cho con!Ngân Sương cầm lấy kẹo qua và nhảy vào trong ngực của Nhạc Trọng, sau đó hôn lên gương mặt của hắn, nói:- Cảm ơn ba ba!

Ba ba tốt nhất!Nhạc Trọng trấn an Ngân Sương sau đó quay đầu nhìn qua bốn đội ngũ một trăm người bên kia:- Đám các người tính toán thế nào?

Là thần phục tôi hay là chết ở chỗ này?Nam tử trung niên thập phần có uy vọng trong Thiên Đường Thần Quốc không chút do dự quỳ rạp trước mặt Nhạc Trọng.- Trương Lưu Ba nguyện ý hiệu lực cho thủ lĩnh!- Triệu Nghĩa nguyện hiệu lực cho thủ lĩnh!- Mã Động nguyện ý hiệu lực cho thủ lĩnh!- Lưu Hiên nguyện hiệu lực thủ lĩnh!Bốn tên tiểu đầu mục của Thiên Đường Thần Quốc không dám có chút cò kè mặc cả Nhạc Trọng.

Bọn họ sẽ biến thành thi thể lạnh như băng.Nhạc Trọng hỏi:- Rất tốt!

Tôi muốn biết, Thiên Đường Thần Quốc tại sao tấn công Ô Lan Trấn?Thiên Đường Thần Quốc mỗi lần hành động đều có ý nghĩa.

Không phải khuếch trương địa bàn chính là tìm kiếm bản vẽ thiết ký siêu khoa học kỹ thuật.- Thủ lĩnh!

Tôi không biết!

Tôi đoán chừng trong chúng tôi không người nào biêt.Trương Lưu Ba chần chờ một chút chậm rãi nói:- Thiên Đường Thần Quốc phòng bị người da vàng chúng tôi như phòng cướp.

Chúng tôi chỉ biết thi hành mệnh lệnh.

Rốt cục mục đích gì thì bọn chúng chưa bao giờ nói với chúng tôi!Nhạc Trọng xoay chuyển ánh mắt nhìn qua Vũ Văn Ưng.Cảm nhận được ánh mắt của Nhạc Trọng, Vũ Văn Ưng vội vàng nói:- Thủ lĩnh!

Là thật!

Cao tầng trong Thiên Đường Thần Quốc đều là người Châu Âu.

Người Trung Quốc, người Nhật Bản, người Châu Phi, người Thái Lan nhiều nhất chỉ có thể trở thành tiểu đầu mục mà thôi.

Tất cả bí mật đều nằm trong tay người da trăng, bọn chúng cho tới bây giờ chưa bao giờ nói mục đich cho tôi nghe.Thiên Đường Thần Quốc không phải không đề phòng người da trắng, mà là đề phòng ít hơn nhiều.

Những người khác đều là binh sĩ, công nhân, các chức nghiệp địa vị thấp.

Bọn họ tuyệt đối không bao giờ tiến vào cao tầng của người da trắng được.Trong đám người da trắng Thiên Đường Thần Quốc đều chia thành các loại khác biệt.

Đệ nhất đẳng là người Đức, mà đê đẳng nhất chính là người Do Thái.

Nhưng mà địa vị của người Do Thái trong Thiên Đường Thần Quốc vẫn hơn cả người da vàng và da đen.Nhạc Trọng nghe vậy thì chau mày.- Thủ lĩnh! !

Tôi biết rõ!Đúng lúc này trong đám người có một tiểu binh lên tiếng.Vũ Văn Ưng vẻ mặt hồ nghi nhìn qua tên tiểu binh:- Dương Hùng!

Ngươi biết thật chứ?

Không được tham công nói lung tung lừa bịp thủ lĩnh!Dương Hùng lớn lên thập phần anh tuấn và nói:- Tôi hôm qua có ngủ với một cô gái tây.

Cô gái tây kia thời điểm hưng phấn nói ra Ô Lan sơn mạch gần Ô Lan Trấn cất dấu một sư đoàn quân lực.

Lần này chúng ta tới đây chính là tìm trang bị của sư đoàn kia trong Ô Lan sơn mạch.Nhạc Trọng cảm thấy chuyện này bắt đầu khó giải quyết rồi:- Quả nhiên là như vậy!

Thiên Đường Thần Quốc cũng nhận được tin tức sao?Thiên Đường Thần Quốc tại Châu Âu bên kia đã bắt đầu khôi phục sản xuất.

Mà ngay cả chiến cơ lôi đình sức chiến đấu khủng bố cũng chế tạo được.

Nhưng mà chiến trường của bọn họ trải rộng toàn thế giới.

Lực lượng vũ trang của bọn họ chủ yếu là dựa vào di sản trước tận thế.Trong tay Thiên Đường Thần Quốc nắm giữ vị trí đóng quân của các quốc gia trước tận thế, trong tay còn nắm mấy vệ tinh.

Đây mới là điểm khiến bọn họ hoành hành không sợ, không ngừng tổ kiến quân đội của mình.Nhạc Trọng hỏi:- Trong Ô Lan Trấn có bao nhiêu thế lực chiếm cứ.Trương Lưu Ba cười khổ một tiếng lắc đầu:- Không biết.

Nhưng mà theo tôi phán đoán, hẳn là thế lực biên phòng tạo thành.Nhạc Trọng nghe vậy nhìn qua chung quanh và trầm giọng nói:- Vũ Văn Ưng, Trương Lưu Ba, Triệu Nghĩa, Lưu Hiên, Mã Động: đám bọn họ dẫn người tìm tòi Ô Lan Trấn.- Vâng!

Thủ lĩnh!Bọn người Vũ Văn Ưng lúc này chợt dẫn người tìm tòi Ô Lan Trấn.Ô Lan Trấn nguyên bản có mấy trăm người sống sót.

Nhưng mà bởi vì biến dị Hành Quân Nghĩ thôn phệ không còn.

Chỉ còn lại mấy trăm xương trắng.Nhìn qua những xương trắng lớn nhỏ năm trên đất, sắc mặt bọn người Vũ Văn Ưng trở lên lúng túng, đồng thời trong nội tâm may mắn không thôi.

Nếu không phải nhờ Nhạc Trọng ra tay cứu bọn họ, bọn họ nhiều nhất chỉ tiêu diệt được mấy ngàn, hoặc là hơn một vạn đầu biến dị Hành Quân Nghĩ là đã bị đám biến dị Hành Quân Nghĩ khủng bố thôn phệ không còn.Trở lại bên người Nhạc Trọng.

Vũ Văn Ưng vẻ mặt khó coi nói:- Thủ lĩnh!

Có chút không dễ làm, trong Ô Lan Trấn lương thực đều bị biến dị Hành Quân Nghĩ ăn sạch, ngay cả con chuột cũng không còn lại, làm sao bây giờ?05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 856: Ô Lan Sơn Mạch. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrương Lưu Ba và đám quan quân đi tới trước mặt Nhạc Trọng.Đại quân Thiên Đường Thần Quốc chiến đấu tùy thời chuyên chở đồ quân nhu cũng không còn.

Hiện tại những đồ quân nhu này đều là tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc rời đi.

Hiện tại trong Ô Lan Trấn lương thực bị Hành Quân Nghĩ ăn sạch sẽ.

Trương Lưu Ba tràn ngập lo lắng.Trên người Trương Lưu Ba mang theo bánh bích quy áp suc, chocolate, kẹo các loại đồ ăn năng lượng cao, nhưng mà số lượng không nhiều lắm.

Một khi không có lương thực sung tuc, bọn họ sẽ lâm vào đói khát, thực lực giảm nhiều.Nhạc Trọng đi vào gian phòng và nói:- Vấn đề lương thực không cần lo lắng!

Tôi đã sớm co chuẩn bị!

Chỗ lương thực này đủ cho chúng ta ăn ba ngày.Bọn người Trương Lưu Ba nhìn qua gian phòng mà Nhạc Trọng chỉ vào thì hồ nghi.

Bọn họ đã từng tìm qua trong phòng này và không có gì cả.

Thế nhưng mà Nhạc Trọng đã nói như vậy, bọn họ cũng tiến vào tìm một lần.Vũ Văn Ưng nhìn trong gian phòng và mừng rỡ nói:- Lương thực! !

Thiệt nhiều lương thực! !

Thủ lĩnh ngài quả nhiên quá tốt.Vũ Văn Ưng nhìn qua ba tấn gạo trong phòng đủ cho bọn họ ăn trong ba ngày.Bọn người Trương Lưu Ba nhìn Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra nét kính sợ.

Bọn họ biết được gạo này chắc chắn là do Nhạc Trọng biến ra, nhưng mà thoáng cái có nhiều gạo như vậy, đủ để chứng minh Nhạc Trọng thần bí cùng đáng sợ.Một gã trinh sát phụ trách cảnh giới đi tới trước người Nhạc Trọng và bẩm báo.- Không tốt! !

Thủ lĩnh! !

Bên ngoài co lực lượng vũ trang đang tiến về nơi này.

Xem ra mục tiêu của bọn chúng là Ô Lan Trấn.Nhạc Trọng nhướng mày đi nhanh tới biên giới của thôn.- Cái gì?

Đi theo tôi! !

Chú ý ẩn nấp, không nên bị địch nhân phát hiện.Đi tới biến giới của thôn, Nhạc Trọng nhìn thấy một chi quân đội nhân số không ít, đại bộ phận người cưỡi hắc lân ngựa mang theo bụi mù to lớn chạy nhanh qua phía Ô Lan Trấn.- Kim Lang Kỵ!

Đột Quyết đế quốc Kim Lang Kỵ!Nhạc Trọng mắt sắc nhìn rõ hoa văn quần áo và vật cưỡi của những người này, sắc mặt của hắn thoáng âm trầm lại.- Làm sao bây giờ?Nhạc Trọng nhíu mày và xiết chặt hai đấm lại.Tại Ô Lan Trấn này có hơn một ngàn bảy trăm tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc và đẳng cấp cường hóa hơn 20.

Sức chiến đấu của bọn họ rất mạnh, nhưng mà chiến đấu lúc trước với biến dị Hành Quân Nghĩ thì đạn dược của rất nhiều người tiêu hao không còn.

Không có đạn dược, bọn họ chỉ là người cường hóa cấp 20 bình thường mà thôi.Trừ thiếu đạn dược ra, rất nhiều tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc trải qua chiến đấu trong trấn và chiến đấu với biến dị Hành Quân Nghĩ thì thập phần mỏi mệt.

đồng thời bọn họ cũng chỉ mới gia nhập vào Nhạc Trọng, Nhạc Trọng cũng không có nắm chăc khống chê quân đội này, hắn thập phần lo lắng một khi chiến cuộc bất lợi những người này có thể sụp đổ hoặc bỏ chạy không còn.Nhạc Trọng hạ đạt mệnh lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Lập tức ẩn nấp, không cho phép lộ ra chút hành tung nào, chờ mệnh lệnh kế tiếp!- Vâng!

Thủ lĩnh!Vũ Văn Ưng sau đó vôi cùng nghiêm túc phân người ra các nơi của Ô Lan Trấn.Một ngàn bảy trăm tên tài quyết giả đẳng cấp cường hóa không cao, nhưng mà bọn họ trong Thiên Đường Thần Quốc được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

Ẩn nấp thân hình đối với bọn họ mà nói quá dễ dàng.Rất nhanh trong Ô Lan Trấn biến thành một trấn chết.- Đây chính là Ô Lan Trấn!Trong đám Kim Lang Kỵ có một tên nam tử chừng hai mươi bảy giữ lại chòm râu dài, dáng người khôi ngô, mang theo khăn trùm đầu, bên hông vác lấy một thanh trường kiếm lạnh lùng nhìn qua Ô Lan Trấn.Một gã võ tướng Đột Quyết ánh mắt nóng rực nói:- A Bố Địch Thác Mã tướng quân!

Đây chính là Ô Lan Trấn, xuyên qua Ô Lan Trấn chính là Ô Lan sơn mạch.

Trong đó có trang bị của một sư đoàn, chỉ cần lấy được trang bị này thì Kim Lang Kỵ chúng ta có thể trở thành thế lực cường đại nhất của thảo nguyên.A Bố Địch Thác Mã chính là một trong những người tiến hóa đỉnh cấp của Đột Quyết đế quốc.

Hắn và Đông Nhĩ Mạc Lôi chính là siêu cấp chiến tướng dưới trướng Ô Nhĩ Thoát Thoát.

Đi theo tùy tùng từ nam ra bắc, không biết xé rách bao nhiêu cao thủ.Lúc này trong Ô Lan sơn mạch có trang bị một sư đoàn, A Bố Địch Thác Mã mang theo hai ngàn tên Kim Lang Kỵ tinh nhuệ suốt đêm đến đây.Trang bị vũ khí trong chiến tranh hiện đại cực kỳ trọng yếu, Nhạc Trọng dưới trướng có chiến cơ lôi đình lấy từ Thiên Đường Thần Quốc lập được nhiều công huân hiển hách.

Tề Mộc Huyền trọng trấn bên kia có tám chiến cơ lôi đình xuất hiện.

Phá hủy Huyết Ưng Kỵ, Thương Ưng Kỵ hai chi lực lượng mạnh mẽ, nếu không Nhạc Trọng tuyệt đối không dễ dàng đánh lui hai chi quân đội kia được.A Bố Địch Thác Mã lạnh giọng nói:- Ân!

Lúc này Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc cũng đạt được tin tức.

Chúng ta phải dùng tốc độ nhanh nhất đi lấy trang bị trong Ô Lan sơn mạch trở về! !

Truyền mệnh lệnh của tôi!

Tất cả mọi người không cho phép dừng lại ở Ô Lan Trấn nửa khắc, dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào Ô Lan sơn mạch.Một gã võ tướng Đột Quyết vẻ mặt lo lắng nói:- Tướng quân!

Như vậy có phải quá mạo hiểm hay không.

Nếu như Ô Lan Trấn có người phục kích chúng ta thì làm sao bây giờ?A Bố Địch Thác Mã tỉnh táo phân tích nói:- Không có khả năng!

Những con biến dị Hành Quân Nghĩ Quần vừa mới đi qua Ô Lan Trấn.

Loại quái vật đáng sợ kia đã thôn phệ sạch người sống trong Ô Lan Trấn cả rồi, cho dù vài ngày trước có người ở đây thì bây giờ cũng là đống xương trắng.Biến dị Hành Quân Nghĩ Quần chính là sinh vật biến dị khủng khiếp lui tới tuần tra quanh Ô Lan sơn mạch.

A Bố Địch Thác Mã cũng đã gặp sinh vật khủng bố kia rồi.

Trừ bản thân hắn và hơn mười người tiến hóa nhanh nhẹn ra, tất cả mọi người đều bị biến dị Hành Quân Nghĩ Quần thôn phệ sạch sẽ, nghĩ tới những con biến dị Hành Quân Nghĩ Quần khủng bố, hắn không rét mà run.Tên võ tướng Đột Quyết nịnh nọt nói:- Tướng quân cao minh!Dưới sự dẫn dắt của A Bố Địch Thác Mã thì ba ngàn Kim Lang Kỵ mang theo bụi mù cuồn cuộn đi dọc theo Ô Lan Trấn tiến vào trong Ô Lan sơn mạch.Đợi đến lúc A Bố Địch Thác Mã mang binh lao vào ra khỏi Ô Lan Trấn thì Nhạc Trọng mới từ trong tòa lầu đi ra ngoài.

Hắn có cơ hội trọng thương A Bố Địch Thác Mã Kim Lang Kỵ, nhưng mà A Bố Địch Thác Mã có thể trở thành bia ngắm tốt nhất, với tư cách dò đường tiến vào trong Ô Lan sơn mạch nên hắn bỏ qua.Nhạc Trọng nhìn qua bọn người Vũ Văn Ưng ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Tất cả mọi người lập tức tu kiến công sự trong Ô Lan Trấn!

Lương thực và vật tư khác tôi sẽ phân phối tới.Ô Lan Trấn lưng tựa Ô Lan sơn mạch, bên trong Ô Lan sơn mạch có nhiều động thực vật biến dị, cũng là căn cứ huấn luyện cao thủ tốt nhất.

Những người cường hóa trên cấp 40 muốn tăng cấp, trên cơ bản chỉ có thể đi vào trong sơn mạch săn giết biến dị thú cao cấp.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 857: Ô Lan Sơn Mạch. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnKhống chế Ô Lan Trấn, tương lai Nhạc Trọng có thể dựa vào Ô Lan Trấn không ngừng huấn luyện ra những cao thủ cường hóa đẳng cấp trên cấp 40.- Vâng!Vũ Văn Ưng nhận được lệnh của Nhạc Trọng thì lập tức hành động.

Bắt đầu ở Ô Lan Trấn bên trong tu kiến công sự phòng ngự.

Bọn họ ở trong Thiên Đường Thần Quốc cũng học tập cách tu kiến công sự, bộ phận chiến sĩ trên người cũng mang theo xẻng công binh, cộng thêm bọn họ là người cường hóa, lực lượng so với người bình thường phải mạnh hơn ba, bốn lần, bởi vậy xây dựng công sự thật nhanh.Đồng thời dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng thì tiểu loli Diêu Diêu cũng chuyển nhiều lương thực vật tư từ Tề Mộc Huyện đưa tới Ô Lan Trấn này.Bạch Tiểu Thắng cũng rất nhanh mang theo năm mươi người tiến hóa tinh nhuệ đi vào trong Ô Lan Trấn, Nhạc Trọng đem Ô Lan Trấn giao cho hắn trấn thủ và một mình một người đuổi theo Kim Lang Kỵ bên kia.Trong Ô Lan Trấn có bọn người Vũ Văn Ưng là tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đầu hàng và người của Nhạc Trọng thủ vững nên hắn cũng yên lòng.

Lúc này mới đem Bạch Tiểu Thắng cùng Ngân Sương đặt ở đây.Có Ngân Sương là tiểu loli sát thần khủng bố, những tinh nhuệ củaThiên Đường Thần Quốc có dị tâm gì thì trước mặt của Ngân Sương cũng phải giấu sâu vào trong lòng.

Bọn người Bạch Tiểu Thắng và năm mươi tinh nhuệ bị Nhạc Trọng lưu lại khống chế một ngàn bảy trăm người của Vũ Văn Ưng, phòng ngừa phản loạn.Nhạc Trọng đã muốn một ngàn bảy trăm người này, lại không muốn buông tha cho trang bị một sư đoàn trong Ô Lan sơn mạch, hắn một mình đuổi theo A Bố Địch Thác Mã.Lúc này Nhạc Trọng một người trải qua không ngừng tiến hóa có thể so sanh với một quân doanh.Nhạc Trọng không có hắc lân mã nhưng lại dùng ảo ảnh mô tơ, hắn cưỡi ảo ảnh mô tơ không lâu sau đuổi theo chủ lực của A Bố Địch Thác Mã.A Bố Địch Thác Mã thống lĩnh ba ngàn Kim Lang Kỵ hết sức cẩn thận nghỉ ngơi dưới chân Ô Lan sơn mạch một đêm, lúc này mới mang theo chiến sĩ Kim Lang Kỵ tinh lực dồi dào tiên vào trong Ô Lan sơn mạch.Ba ngàn người chậm rãi tiến vào trong rừng rậm, tất cả chiến sĩ đều cảnh giác.

Bọn họ đều dọc theo đường cái mở ra trong Ô Lan sơn mạch trước tận thế mà đi, không dám xông loạn.Trong tận thế, rừng rậm, rừng nhiệt đới còn nguy hiểm hơn cả thành thị lơn dày đặc tang thi.

Trong rừng rậm, rừng nhiệt đới, đầm lầy có đủ loại dị thú không rõ ràng.

Không cẩn thận thì người tiến hóa đỉnh cấp cũng phải chết trong miệng biến dị thú.Khí vị của ba ngàn người dễ dàng hấp dẫn nhiều biến dị thú, nương theo đó là âm thanh xôn xao.Một đôi mắt hung tàn chớp động hào quang trong bụi cỏ nhìn chằm chằm vào bọn người A Bố Địch Thác Mã.A Bố Địch Thác Mã chính là người tiến hóa đỉnh cấp nên cảm giác nguy hiểm rất mạnh, hắn thoáng cái sinh ra dự cảm không tốt:- Không tốt!

Chúng ta bị người ta nhìn chằm chằm vào!- Ah!Đúng lúc này ở trong đội ngũ Kim Lang Kỵ phát ra tiếng kêu thảm thiế, một con soi biến dị lập tức nhảy ra khỏi bụi cỏ nhào vào người chiến sĩ Kim Lang Kỵ, đè người này ngã xuống đất, thoáng cái cắn đứt yết hầu của hắn, âm thanh thảm thiết từ trong miệng của tên người này kêu to.Cơ hồ là cùng một thời gian, gần mấy trăm con sói biến dị từ trong bụi cỏ lao ra ngoài, chúng đè đám người Kim Lang Kỵ ngã nhào xuống đất và cắn đứt yết hầu.Thoáng cái hơn hai trăm tên Kim Lang Kỵ đã bị sói biến dị cắn chết, cũng có không ít người bị trảo sắc bén của sói biến dị làm bị thương.- Đáng chết!A Bố Địch Thác Mã giận dữ, hắn dùng tốc độ gấp hai mươi sáu người bình thường lao vào trong bầy sói biến dị, hắn huy động một thanh loan đao màu vàng, mang theo từng ánh đao dễ dàng bao phủ bầy sói biến dị.

Tất cả sói biến dị bị hắn một đao chém thành hai đoạn.Phát động kỹ năng tiềm hành cấp hai, trong lòng Nhạc Trọng rùng mình:- Người tiến hóa nhanh nhẹn! !

Hắn chinh là người tiến hóa nhanh nhẹn đỉnh cấp a.Nhạc Trọng lúc này tốc độ gấp hai mươi lăm người bình thường, tốc độ của hắn đã vượt qua Thiểm Điện cấp hai, rất nhiều người tiến hóa nhanh nhẹn còn kém hăn.

Tốc độ của A Bố Địch Thác Mã còn nhanh hơn hắn, hẳn là người chuyên dồn điểm vào tôc độ.A Bố Địch Thác Mã mới gia nhập vào chiến đoàn, đám cao thủ của Kim Lang Kỵ cũng đồng loạt ra tay, mây trăm con sói biến dị bị giết sạch.

Kim Lang Kỵ cũng trả giá hơn ba trăm tính mạng.- Ah! ! !

Cứu mạng! !

Cứu mạng!- Cứu tôi! !

Cứu tôi! !Đột nhiên trong đám người Kim Lang Kỵ truyền ra âm thanh vô cùng hoảng sợ.Nhạc Trọng tập trung nhìn qua vô số chiến sĩ Kim Lang Kỵ bị đĩa núi bám vào người.Những chiến sĩ Kim Lang Kỵ này không ngừng khóc và giãy dụa, một hồi thì biến thành xac khô chết tại chỗ.Những Kim Lang Kỵ chiến sĩ không ngừng tháo đám đĩa núi ra nhưng không co chút tác dụng nào.

Bọn họ dùng sức xé một cái, thường xuyên đem da thịt và con đĩa núi xé xuống, đồng thời máu của miệng vết thương không ngừng chảy xuống.Hơn một trăm tên Kim Lang Kỵ bị lũ đĩa núi này hút hết máu mà chết.Những con đĩa núi rậm rạp chằng chịt kia không ngừng hút máu tươi của Kim Lang Kỵ sau đó là chúng như con răn nhỏ điên cuồng lao qua phía đám người Kim Lang Kỵ.Sau khi biến dị thì đám đĩa núi có năng lực kinh thiên động địa, năng lực hút máu và di động tăng lên gấp mười lần.Nhìn thấy những chiến hữu bị hút thành thây khô, những chiến sĩ Kim Lang Kỵ chiến sĩ mỗi người hoảng hốt, không nhịn được lui ra phía sau, bọn họ dùng trảm mã đao không ngừng chém giết đĩa núi, đem những con đĩa này chém thành hai đoạn.Sinh mệnh lực của đám đĩa núi này vô cùng mạnh mẽ, cho dù bị chém thành hai vẫn không chết, không ít đĩa nui cong người nhay qua đam chiên sĩ Kim Lang Kỵ và dùng cái miệng đầy răng sắc bén của chúng bám vào người chiến sĩ Kim Lang Kỵ và hút máu tươi của bọn họ.Một tên Kim Lang Kỵ vô cùng hoảng sợ, thậm chí có không ít bị thương đã bị đám đĩa núi bám vào.Những cô đĩa núi này cực yếu nhưng số lượng cực nhiều, chúng giống như biển cả đang ập về phia Kim Lang Kỵ.- Cứu mạng!- Ah!"..."

Trong đám người không ngừng truyền tới âm thanh thảm thiết, một gã cao thủ của Kim Lang Kỵ trực tiếp bị hút thành thây khô.A Bố Địch Thác Mã nhìn qua biển đĩa núi thì tức giận quát to lên:- Cổ Tiên Lệ!

Tiêu diệt đám côn trùng khốn kiếp này!Năng lực của A Bố Địch Thác Mã thích hợp chém giết trên chiến trường, đối phó những con côn trùng nhỏ này giống như dùng dao mổ trâu giết kiến.Một nữ tử da thịt tuyết trắng, mặt mày như vẽ, dáng người đầy đặn, mặc một bộ áo da màu đỏ, hai mắt lợi hại.

Tóc của nàng nhuộm thành màu nâu, ngón tay thon dài như ngọc của nàng đưa lên, một đoàn hỏa diễm phong bạo khủng bố quét qua khắp nơi.Những côn trùng nhỏ này sợ nhất chính là lửa, chúng bị hỏa diễm của Cổ Tiên Lệ bao phủ và chết đi.

Không ngừng có âm thanh nổ lốp bốp từ trong biển lửa truyền ra ngoài.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 858: Dị Hoa Ăn Thịt Người.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong Đột Quyết đế quốc nhân tài đông đúc, cao thủ các loại năng lực đều có.

Cổ Tiên Lệ ở trong Đột Quyết đế quốc là cao thủ điều khiển hỏa diễm đứng đầu, nàng cũng là người tiến hóa tinh thần hệ, thiên tài trong thiên tài.

Nhưng mà sức chiến đấu của nàng so với Đông Nhĩ Mạc Lôi, A Bố Địch Thác Mã vẫn còn kém nhất định.Tiêu diệt những con đĩa núi này, Kim Lang Kỵ tiếp tục đi thẳng về phía trước, nhưng mà bọn họ sĩ khí sa sút.

Dù sao còn chưa chinh thức đánh với địch nhân.

Bọn họ đã tổn thất bôn trăm người, còn có năm mươi người bị thương.

Tương đương với một phần mười binh lực đã mất đi, sĩ khí bọn họ cao được mới là chuyện lạ.A Bố Địch Thác Mã nhìn qua chiến sĩ Kim Lang Kỵ mở miệng nói:- Lúc này đây mọi người vất vả, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ lần này, tôi ẽ báo bệ hạ mở Hồng lâu.

Cho mọi người vui vẻ mười ngày.- Cái gì?

Hồng lâu! ! !

Thực sao?- Quá tốt! !

Nhiệm vụ lần này tôi phải dôc sức liều mạng mới được."..."

Nghe được A Bố Địch Thác Mã nói như vậy thì đám chiến sĩ Kim Lang Kỵ thoáng cái hưng phấn lên.Hồng lâu chính là một cơ cấu của Đột Quyết đế quốc, ở bên trong co rất nhiều tiểu mỹ nhân.

Các nàng trước tận thế là thiên kiêu chi nữ, một đám khí chất xinh đẹp xuất chúng.

Hồng lâu chỉ mở cửa cho các tướng quân lập công, ở bên trong sẽ được hưởng thụ cực hạn của nhân gian.Những tên chiên sĩ Kim Lang Kỵ nghe được mở Hồng lâu cho bọn họ hưởng thụ, bọn họ giống như mau gà hăng tiết lên.

Chỗ đó chỉ có tướng quân mới được phép tiến vào.

Bọn họ muốn đi vào hưởng thụ thật nhiều.Những chiến sĩ Kim Lang Kỵ hưng phấn tiếp tục đi thẳng về phía trước, sau đó dễ dàng đánh bại hơn trăm con vượn biến dị.Chung quanh có vô sô cây cối vờn quanh, một binh doanh chiếm diện tích mây trăm héc ta hiện ra trước mặt.Sắc mặt A Bố Địch Thác Mã mừng như điên nhìn qua đám xe tăng xếp thành hàng dài trên sân của binh doanh:- Xe tăng! !

Phát tài!Trong thảo nguyên bình thường một cỗ xe tăng có thể phá hủy căn cứ hơn ngàn người.Trong binh doanh A Bố Địch Thác Mã nhìn thấy có tám chiếc xe tăng, bên trong có được nhiều trang bị quân sự nhiều hơn nữa.- Xông vào!

Xông vào cùng tôi nào!A Bố Địch Thác Mã hét lớn một tiếng sau đó giơ đao xông thẳng vào trong binh doanh.Một sư đoàn có nhiều nhất một vạn người, dùng thực lực của A Bố Địch Thác Mã đủ sức giết một vạn tang thi bên trong, như vào chỗ không người.Hơn hai ngàn Kim Lang Kỵ cũng nhảy vào trong binh doanh to lớn này.A Bố Địch Thác Mã vừa xông vào thì trong quân doanh to lớn này không có bóng tang thi nào cả, chỉ thấy trong binh doanh khắp nơi đều là cây mây to lớn.

Ở trên cây mây mọc ta từng đóa hoa đỏ thẫm như máu.A Bố Địch Thác Mã nhìn thấy hào khí trong quân doanh quỷ dị, đột nhiên một cổ cảm giác nguy hiểm dâng lên trong lòng.

Hắn lập tức kêu to một tiếng.- Rút lui!

Rút khỏi đây!Dưới lệnh của A Bố Địch Thác Mã thì hai ngàn Kim Lang Kỵ bắt đầu xông thẳng ra bên ngoài.Đúng lúc này đóa hoa xinh đẹp trên cây mây đột nhiên chuyển động, đóa hoa cực lơn giống như có sinh mạng lao qua bên này, lộ ra cái động sâu tối tăm và răng lỏm chỏm.Đòa hoa cực lớn giông như quỷ mị lao thẳng vào đầu của một tên Kim Lang Kỵ, sau đó dùng lực khép đóa hoa lại, đầu lâu của Kim Lang Kỵ này bị cắn đứt, biến thành thi thể không đầu té xuống mặt đất.Những thi thể không đầu của Kim Lang Kỵ lại bị đóa hoa cắn nuốt, dây leo của chúng cuốn lấy thi thể không đầu sau đó hút chất dinh dưỡng trong thi thể.Vừa thây bốn trăm Kim Lang Kỵ bị đóa hoa khủng bố này cắn đứt đầu lâu, biến thành chất dinh dưỡng cho đóa hoa khủng khiếp này.- Súc sinh đáng chết!Ánh đao trong tay A Bố Địch Thác Mã chém lên dây leo thì nghe được âm thanh kim loại, hắn cầm bảo vật tứ cấp nhưng không cách nào chém được dây leo này.- Cổ Tiên Lệ!

Đốt thực vật quỷ dị này đi!A Bố Địch Thác Mã nhìn qua đóa hoa biến dị này chuẩn bị công kich thì hét toán lên.Hàn quang trong mắt Cổ Tiên Lệ bắn ra ngoài và lui ra sau vài bước, ngón tay thon dài vung lên, một cổ hỏa diễm phong bạo quét ngang qua đóa hóa này.Hỏa diễm cực nóng bám lên người của đóa hoa kia, dây leo của nó cũng bị đốt cháy, đồng thời phát ra âm thanh đùng đùng không dứt bên tai.Dây leo trong binh doanh cảm thấy Cổ Tiên Lệ co uy hiếp tới chúng, trong chớp mắt những dây leo chung quanh bỏ qua những người khác, hóa thành từng cây roi đập qua phia Cổ Tiên Lệ.Mấy trăm dây mây đập qua người của Cổ Tiên Lệ, nhìn thấy một màn này thì trong mắt của Cổ Tiên Lệ tràn ngập tuyệt vọng, nàng có thể thao túng hỏa diễm cực kỳ cường đại, nhưng mà sức chiến đấu của bản thân không mạnh, mấy trăm cây mây có thể đánh nàng thành bánh thịt.- Cổ Tiên Lệ!A Bố Địch Thác Mã rốt cuộc vận dụng đòn sát thủ đánh đứt dây leo, sắc mặt của hắn vô cùng tái nhợt, hai răng nanh thon dài từ trong miệng của hắn mọc ra ngoài.

Thân hình hắn lóe lên, phát sau mà đến trước, tốc độ của hắn vượt qua cây mây, trong chớp mắt đã xuất hiện bên người của Cổ Tiên Lệ và ôm Cổ Tiên Lệ phóng ra bên ngoài.A Bố Địch Thác Mã che dấu đòn sát thủ chính là biến thân Hấp Huyết Quỷ câp hai.

Biến thân Hấp Huyết Quỷ có thể giúp hắn tăng tốc độ trên phạm vi lớn, lúc này tốc độ của hắn hiện giờ vượt qua ba mươi bốn lần người bình thường, cực kỳ tiếp cận vận tốc âm thanh.

Tốc độ của hắn còn nhanh hơn Nhạc Trọng sử dụng ảnh bộ mấy lần.Tốc độ của mây trăm cây mây cũng không chậm, A Bố Địch Thác Mã mặc dù không ngừng tránh né, vẫn hung hăng đập lên người của hăn, thoáng cai co hai mươi cây mây đánh lên người của hắn, miệng lớn phun ra một ngụm máu tươi.A Bố Địch Thác Mã không dám có chút dừng lại mà lập tức vượt qua phạm vi bao phủ của đám cây mây bên kia.Còn sót lại một ngàn tên Kim Lang Kỵ cũng chật vật chạy ra ngoài quân doanh, nhưng mà bọn họ vừa mới đào thoát ra khỏi binh doanh, vô số viên đạn giống như mưa bắn lên người của bọn họ, xé thân thể của bọn họ thành nhiều mảnh.Hai ngàn tên chiến sĩ Mãn Châu đế quốc cùng thảo nguyên đế quốc liên quân đang triển khai trận thế và nấp sau công sự điên cuồng công kích những tên Kim Lang Kỵ.Ngao Đấu nhìn qua đại quân Mãn Châu quốc và lạnh lùng nói:- A Bố Địch Thác Mã, thập phần cảm tạ bọn ngươi làm bia đỡ đợn cho bọn tao, nhờ vậy mà bọn tao biết rõ ràng bên trong có cai gì.

Hiện tại bọn vô dụng tụi mày chết đi!Đột Quyết đế quốc tâm ngoan thủ lạt, giết qua không ít người Mãn, đồng thời cũng tiêu diệt không ít tinh nhuệ của Mãn Châu đế quốc, bởi vậy Ngao Đấu tràn ngập căm hận với A Bố Địch Thác Mã.A Bố Địch Thác Mã nhìn qua một ngàn Kim Lang Kỵ ngã xuông trong vũng máu thì quát lên:- Ngao Đấu, mày là súc sinh, không ngờ liên thủ với người Mông Cổ! !

Mày nhất định chết không yên lành! !

Thù ngày hôm nay tao không quên! !

Bọn mày nhớ kỹ cho tao!05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 859: Dụ Ra Để Giết. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgao Đấu hung tàn cười cười:- Hừ!

Ngày này năm sau là ngày giỗ của mày!

A Bố Địch Thác Mã, đợi sau khi mày chết đi tao sẽ giúp mày chiếu cô cho Cổ Tiên Lệ, tao cũng sẽ cho toàn bộ thủ hạ chiếu cố Cổ Tiên Lệ!Dưới làn mưa đạn như nươc kia, đại lượng Kim Lang Kỵ bị bắn thủng người, sô người còn sót lại lập tức lui vào trong quân doanh.Những đóa hoa dài hẹp kia cũng từ trong quân doanh lao ra ngoài, mở cái miệng dính máu của chúng cắn đứt đầu lâu của Kim Lang Kỵ vừa mới lùi vào trong.- Không muốn! !

Không muốn!Một tên Kim Lang Kỵ bị dây leo cuốn lấy đùi sau đó bị đưa tới trước miệng của đóa hoa và buông xuống.Tên Kim Lang Kỵ kia trong lúc hoàng hốt không ngừng nã đạn vào trong đóa hoa, bắn thẳng vào vô sô cây răng của đóa hoa, đột nhiên sâu trong đóa hoa có dây leo bắn ra ngoài, thoáng cái xuyên thủng yết hầu của Kim Lang Kỵ này.Sau khi giết chết Kim Lang Kỵ thì thân thể của tên Kim Lang Kỵ kia cũng rơi thẳng vào trong bụng của đóa hoa, biến thành chất dinh dưỡng của nó.- Đi chết! !

Đi chết!Một tên chiên sĩ Kim Lang Kỵ vừa chui đầu vào trong quân doanh đã bắn phá điên cuồng vào đám dây leo, những đóa hoa ăn thịt người này có dây leo và thân thể cứng rắn như kim loại, không cách nào bắn thủng được.Đột nhiên đóa hoa ăn thịt người kia lập tức cắn nát đầu của Kim Lang Kỵ này.

Thi thể của tên Kim Lang Kỵ này cũng bị hấp thu.Lúc này vô số âm thanh rên rĩ truyền ra ngoài, một tên chiến sĩ Kim Lang Kỵ bị bông hoa ăn thịt người giết chết, thi thể cũng biến thành chất dinh dưỡng của chúng.Trong cả quân doanh này giống như địa ngục trần gian, đại lượng bông hoa ăn thịt người cuốn qua phía chiến sĩ Kim Lang Kỵ và chiến sĩ Thánh Lang Kỵ, những người này chèo chống không bao lâu.A Bố Địch Thác Mã ôm Cổ Tiên Lệ lui vào trong quân doanh liền cảm giác thể lực hạ xuống nhanh chóng, lập tức rống to lên.- Lao ra! !

Lao ra liều với bọn chúng! !

Chỉ có như vậy mới có sinh cơ! !

Thánh Lang Kỵ cùng tôi xông lên.Hai mắt đám chiến sĩ Kim Lang Kỵ trong quân doanh đỏ thẫm.

Giống như hung thú bị thương vậy, nổi giận gầm lên một tiếng sau đó lao ra ngoài quân doanh.

Bọn họ đã bị bức vào tuyệt lộ, ở lại trong quân doanh chỉ có con đường chết mà thôi.Những tên chiến sĩ Kim Lang Kỵ xông ra bên ngoài thì nghênh đón bọn họ chính là mưa đạn.Còn sót lại một trăm hai mươi tên cao thủ Thánh Lang Kỵ chính là tiên phong, dùng kỹ năng mạnh mẽ của mình giết ra một con đường.

Bọn họ đã bị bức vào tuyệt cảnh, chỉ có liều chết phá vòng vây mới co đường sống.Những tên cao thủ Thánh Lang Kỵ đều ăn mặc áo giáp làm từ gia biến dị thú cấp hai.

Có thể ngăn cản viên đạn súng trường bắn tới.

Viên đạn dày đặc chỉ giết được hai mươi tên cao thủ Thánh Lang Kỵ, trong đó có mười tám Thánh Lang Kỵ té xuống đất.Số cao thủ Thánh Lang Kỵ còn sót lại giết vào trong đội ngũ của quân địch.

Bọn họ đều là người cường hóa đẳng cấp trên 20 và mặc giáp da biến dị thú, vừa thấy mặt đã đồ sát hơn ba mươi tên địch nhân.- Sát!Ngao Đấu vung tay lên lạnh lùng ra lệnh.Một tên thống lĩnh tên Minh Thư Vũ cầm trường đao dài hai mét và man theo một trăm tên bạch giáp quân lao thẳng về phía đám cao thủ Thánh Lang Kỵ.Minh Thư Vũ chính là người tiến hóa nhanh nhẹn, hắn có được tốc độ nhanh gấp mười tám lần người thường, thời điểm cầm đao chém xuống có thể đạt tới vận tốc âm thanh, cơ hồ là một đao vòi rồng hiện lên, một tên cao thủ Thánh Lang Kỵ bị hăn chém thành hai khúc.Minh Thư Vũ giống như vòi rồng lao qua khắp nơi, nhấc lên từng đợt gió tanh mưa máu, không kẻ nào cản được đao của hắn.Mà bên kia quân Mông Cổ của Kiếp Tiết Quân đều là cường giả đỉnh cấp, một tên thống lĩnh tên là Cáp Ân dẫn theo cao thủ đánh qua phía Thánh Lang Kỵ.Tên thống lĩnh tên Cáp Ân kia thân cao hai mét, cầm cự chùy đạt tới sáu trăm cân.

Cự chùy sáu trăm cân trong tay của hắn nhẹ như kim châm, hắn huy cự chùy sáu trăm cân này giống như thần linh đánh xuống một kích, đánh những Thánh Lang Kỵ thành thịt vụn.Ngao Đấu cùng thống soái quân đội Mông Cổ Triết Lý Mộc, lạnh lùng nhìn qua thống lĩnh Kim Lang Kỵ A Bố Địch Thác Mã, chỉ cần A Bố Địch Thác Mã có dị động, bọn họ sẽ liên thủ tấn công A Bố Địch Thác Mã.A Bố Địch Thác Mã với tư cách là người tiến hóa đỉnh cấp nên tiềm lực tiến hóa của hắn rất mạnh.

Một khi bị A Bố Địch Thác Mã chạy khỏi nơi này, Mãn Châu đế quốc cùng Mông Cổ đế quốc sẽ có thêm địch nhân đáng sợ.

Ngao Đấu cùng Triết Lý Mộc tuyệt đối sẽ không tha địch nhân như vậy.Ngao Đấu cùng Triết Lý Mộc mặc dù không có ra tay, ánh mắt của bọn họ như điện nhìn qua làm A Bố Địch Thác Mã áp lực nặng nề.

A Bố Địch Thác Mã thập phần tinh tường, Ngao Đấu, Triết Lý Mộc là hai người tiến hóa đỉnh cấp đang chờ thời cơ tốt, muốn một lần hành động giết hắn.Triết Lý Mộc nhìn A Bố Địch Thác Mã và chiêu hàng:- A Bố Địch Thác Mã!

Tôi thập phần thưởng thức anh, nếu hiện giờ đầu hàng.

Bán mạng cho đế quốc Đại Mông Cổ của tôi.

Tôi có thể cho anh và Cổ Lệ tiên một con đường sống.

Nếu không các người chỉ có con đường chết.

Bọn họ tuổi trẻ sung sức, cứ như vậy chết đi đúng là quá đáng tiếc!

Trên thế giới này còn có rất nhiều chuyện tốt đang chờ bọn họ hưởng thụ đấy.Đứng bên người Ngao Đấu là nam nhân hèn mọn bỉ ổi dáng cười dâm đãng chiêu hàng:- Đúng vậy!

A Bố Địch Thác Mã.

Cho dù anh không nghĩ cho mình.

Cũng phải suy nghĩ cho Cổ Tiên Lệ chứ?

Nếu hiện giờ chết ở đây thì thôi, nếu nàng còn sống mà rơi vào trong tay của chúng tôi, chiến sĩ của chúng tôi sẽ chiêu đãi nàng thật tốt.

Không biết nàng có thể chịu được bao lâu?Tên này cười dâm đãng, miệng thập phần độc ác, bởi vậy được Ngao Đấu dùng chiêu hàng địch nhân, hoặc là tiến hành mắng chiến.A Bố Địch Thác Mã nghe vậy trong nội tâm bắt đầu dao động.

Nếu hắn có một mình chắc chắn sẽ không đầu hàng, hắn là người tiến hóa nhanh nhẹn thực lực cường hoành.

Cho dù không địch lại thì hắn vẫn bỏ chạy.

Nhưng mà cộng thêm Cổ Tiên Lệ thì hắn muốn chạy trốn quá khó khăn.Ngao Đấu, Triết Lý Mộc và A Bố Địch Thác Mã đều là cao thủ cùng đẳng cấp, trừ bọn họ ra còn có bạch giáp quân và đám cường giả khác nhìn chằm chằm vào.

A Bố Địch Thác Mã muốn mang theo Cổ Tiên Lệ chạy ra khỏi vòng vây là không có khả năng.Trong ngực A Bố Địch Thác Mã, Cổ Tiên Lệ ngẩng đầu nhìn qua hắn vẻ mặt cầu khẩn.- Thác Mã! !

Tôi không muốn chết! !

Chúng ta cùng sống đi!Thời điểm đối mặt tư vong thì có người thong dong chọn chết, nhiều người lại muốn sống sót.

Cho dù đánh mất tôn nghiêm, bọn họ vẫn muốn sống sót.Cổ Tiên Lệ nói ra lời này đã đánh bại phòng tuyến tâm lý của A Bố Địch Thác Mã, hắn yêu thật sâu nữ nhân gợi cảm này, trên giường vô cùng phóng đãng.

Dáng người xinh đẹp độn lòng người, vô cùng khiến người ta ưa thích.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 860: Dụ Ra Để Giết. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnA Bố Địch Thác Mã cắn răng một cái đưa ra quyết định.- Tốt! !

Ngao Đấu, Triết Lý Mộc!

Tôi có thể dẫn bọn họ đầu hàng.

Nhưng mà các người phảm cam đoan bộ hạ của tôi được an toàn.

Lập tức đình chỉ tiến công!- Đình chỉ tiến công!Ngao Đấu cùng Triết Lý Mộc ra lệnh một tiếng.

Những tên kia cũng dừng công kích Kim Lang Kỵ.Còn sót lại ba trăm tên Kim Lang Kỵ thở hổn hển nhìn qua thi thể chung quanh.

Đại bộ phận Kim Lang Kỵ đều không muốn chết.Một gã cao thủ Thánh Lang Kỵ vẻ mặt dữ tợn xông qua phía A Bố Địch Thác Mã:- A Bố Địch Thác Mã! !

Tại sao mày phản bội lời thề của chúng ta?

Giết phản đồ này! !

Tao muốn giết nó!- Giết nó!- Giết phản đồ này!"..."

Có một ít Kim Lang Kỵ vẫn trung thành và tận tâm với Đột Quyết đế quốc, bọn họ trong lòng muốn phục hưng Đột Quyết đế quốc.

Nhìn thấy A Bố Địch Thác Mã phản bội, bọn họ đồng loạt tấn công hắn.- Muốn chết!A Bố Địch Thác Mã ôm Cổ Tiên Lệ trong mắt hiện hàn quang.

Lập tức khẽ động, thoáng cái ánh đao liên tục chém vào đám Thánh Lang Kỵ, hơn mười tên cao thủ trung thành và tận tâm với Đột Quyết đế quốc đã bị giết dễ dàng.Sau khi giết hơn mười cao thủ, A Bố Địch Thác Mã thoáng cái quỳ trước mặt Triết Lý Mộc và cất cao giọng nói:- A Bố Địch Thác Mã nguyện ý dẫn bộ hạ đầu hàng đế quốc Đại Mông Cổ!Kim Lang Kỵ cùng Mãn Châu quốc thù hận quá sâu, hơn nữa trên thảo nguyên thế lực lớn nhất chính là Mông Cổ đế quốc, chim khôn biết chọn cây mà đậu, A Bố Địch Thác Mã tự nhiên nguyện ý đầu hàng Mông Cổ quốc.- Tốt! !

Tốt! !

Tốt!Triết Lý Mộc mỉm cười thỏa mãn sau một khắc lại hiện ra vẻ mặt dữ tợn, hắn thoáng cái phát động đòn sát thủ của mình là Bạo Viêm Quyền cấp hai, tay phải của hắn mang theo hỏa diễm dùng tốc độ âm thanh đánh vào đầu lâu của A Bố Địch Thác Mã.A Bố Địch Thác Mã cũng là người tiến hóa đỉnh cấp, Triết Lý Mộc khẽ động, thì hắn dự cảm nguy hiểm mạnh mẽ, thân thể của hắn uốn éo né tránh một quyền này.Nhưng mà A Bố Địch Thác Mã quỳ một chân xuống đất lại không có phòng bị, tuy tốc độ của hắn tuyệt luân, nhưng vẫn chậm một bước bị Bạo Viêm Quyền của Triết Lý Mộc đánh trúng vai phải, hỏa diễm khủng bố bộc phát, trực tiếp xuyên qua giáp da biến dị thú cấp ba của A Bố Địch Thác Mã đánh vai phải của hắn thành bụi phấn.Đại lượng hỏa diễm thiêu đốt gương mặt của A Bố Địch Thác Mã, gương mặt của hắn hiện ra vết thương khủng khiếp, hỏa diễm nóng rực làm mắt của hắn không mở ra được.A Bố Địch Thác Mã cưỡng chế đau đớn ở đầu vai, thân thể của hắn thập phần quỷ dị lùi ra phía sau, hắn biết rõ lúc này đã là sống chết trước mắt, không cẩn thận là chết ở đây.A Bố Địch Thác Mã nhắm nửa con mắt lui nhanh ra phía sau, một thanh thanh đại đao dùng tốc độ âm thanh chém ngang ro của hắnA Bố Địch Thác Mã đối mặt với một đao tuyệt sát này không thể làm gì, bị chém thành hai đoạn.- Có thể yên tâm nhắm mắt!Nương theo đó là âm thanh băng hàn thấu xương, Ngao Đấu trực tiếp xuất hiện bên người A Bố Địch Thác Mã và loan đao màu bạc chém lên trái tim của A Bố Địch Thác Mã, ánh đao lóe lên đã chém A Bố Địch Thác Mã thành hai đoạn.- Giết sạch bọn chúng!Một đao chém giết A Bố Địch Thác Mã thì Ngao Đấu lạnh lùng ra lệnh.Liên quân hai bên lập tức điên cuồng bắn phá vào Kim Lang Kỵ, rất nhiều Kim Lang Kỵ không có phòng bị ngã vào trong vũng máu.Kiếp Tiết Quân cùng Bạch Giáp Quân, người tiến hóa của hai bên lập tức đồ sát cao thủ Thánh Lang Kỵ của Kim Lang Kỵ.Ánh mắt Ngao Đấu lạnh như băng nhìn qua Cổ Tiên Lệ.Cổ Tiên Lệ thoáng cái quỳ trên mặt đất, trên mặt tràn ngập hoảng sợ lớn tiếng cầu khẩn.- Đừng giết tôi!

Đừng giết tôi!

Tôi cái gì cũng nguyện ý làm!

Làm cái gì cũng được, đừng giết tôi!Ngao Đấu nhìn Cổ Tiên Lệ và trong mắt tràn ngập khinh miệt.- Vì loại nữ nhân này mà chết, A Bố Địch Thác Mã thằng này đúng là đủ ngu xuẩn.Triết Lý Mộc cười nói:- Hắn đúng là rất ngu.

Nữ nhân loại này với địa vị cao như hắn muốn bao nhiêu không có, vì một con tiện nhân mà chết, thực không đáng.

Nếu không phải hắn đủ ngu, chúng ta nếu muốn giết hắn quá phiền toái, tuy tiện nhân này cũng ngu xuẩn, nhưng xem ra vẫn lập công lao.

Cũng đừng giết nàng.

Nàng còn có chút tác dụng!Ngao Đấu nhìn Cổ Tiên Lệ và thản nhiên nói:- Tốt!

Cổ Tiên Lệ!

Chúng tôi sẽ không giết cô, đứng lên đi!Cổ Tiên Lệ giống như con rắn nước lắc eo nhỏ đứng lên nhìn qua Ngao Đấu tươi cười vũ mị.- Vâng!

Ngao Đấu đại nhân!Cổ Tiên Lệ có thể dựa vào các thủ đoạn quyến rũ bắt được tâm của A Bố Địch Thác Mã, làm cho A Bố Địch Thác Mã vẫn cột lên quần của nàng.Liên quân hai bên dễ dàng giết sạch mấy trăm tên cao thủ Kim Lang Kỵ, ở cửa ra vào binh doanh đều là thi thể của Kim Lang Kỵ, cực kỳ huyết tinh.

Từng cây mây bắn ra ngoài, đâm vào thi thể của Kim Lang Kỵ và hút khô bọn họ.Ngao Đấu nhìn qua những thực vật biến dị trong quân doanh và nói:- Những thực vật biến dị này quá khó giải quyết, hiện tại có biện pháp gì tốt?Triết Lý Mộc trầm tư một hồi nói:- Viên đạn không thể tạo thành uy hiếp cho dây mây được.

Lửa, chúng nó sợ lửa.

Có thể dùng lửa tiêu diệt chúng nó.Ngao Đấu nói:- Lửa có thể đối phó chúng không sai.

Nhưng mà số lượng dây leo quá nhiều, cho dù tất cả năng lực giả ra tay cũng không cách nào đốt cháy chúng không còn.Triết Lý Mộc tự tin cười nói:- Không cần lo lắng!

Tôi quan sát một chút, những dây leo này có vô số đầu, trên thực tế chúng chỉ là từ một gốc thực vật biến dị mọc dài ra mà thôi, chỉ cần chúng ta hủy diệt trụ cột thực vật biến dị này, tất cả dây leo sẽ mất đi lực lượng.Triết Lý Mộc chẳng những có được lực lượng cường đại, trí tuệ và sức quan sát của hắn cũng không thấp, thoáng các đã nhìn ra dị trạng của dây leo.Ngao Đấu trầm giọng nói:- Đối phó những binh sĩ bình thường không thể làm được gì.

Chúng ta phải tổ chức một chi quân đội phá hủy những dây leo bên trong, cuối cùng phá hủy trụ cột của chúng.Triết Lý Mộc khẽ gật đầu:- Ân!Chiến sĩ bình thường chiến đấu với thực vật biến dị chính là tìm chết, Triết Lý Mộc cũng không muốn tiêu hao tính mạng chiến sĩ của mình.Ngao Đấu nhìn Cổ Tiên Lệ lạnh lùng nói:- Cổ Tiên Lệ, hiện tại đi theo chúng tôi!Cổ Tiên Lệ dịu dàng ngoan ngoãn vô cùng nói:- Vâng!Hai trăm người từ cường hóa tạo thành tiểu đội do Ngao Đấu, Triết Lý Mộc hai đại dẫn dắt đi thẳng vào trong quân doanh.Hai trăm người cường hóa tinh nhuệ này vừa tiến vào trong quân doanh, vô số dây leo lập tức lao thẳng qua phía bọn họ.Lúc này bọn người Ngao Đấu đã sớm có chuẩn bị, hình thành đội hình tiến vào trong, dùng Ngao Đấu và ba tên người cường hóa sức mạnh dùng đao bổ xuống, bổ đứt vô số dây leo, không ngừng đi sâu vào trong quân doanh.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 861: Quái Thụ.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững dây leo và hoa ăn thịt người không ngừng bị bọn người Ngao Đấu chém đứt.

Lúc này mở ra con đường máu đi vào trong quân doanh.Nhạc Trọng phát động kỹ năng tiềm hành cấp hai lặng lẽ theo sau bọn người Ngao Đấu.Chặt đứt vô số dây leo xong thì bọn người Ngao Đấu rốt cuộc cũng tiến vào sâu trong quân doanh, chỉ thấy một cây đại thụ cao xuyên tận mây, vòng cây cỡ hai mươi người dang tay ôm mới hết hiện ra giữa quân doanh, những dây leo thô nhám không ngừng quấn quanh, nhiều đóa hoa ăn thịt người và dây leo bắt người bên ngoài căn cứ vận chuyển vào trong cây này, khi tới gần bọn họ ngửi được mùi thơm từ cây.Đi tới trước đại thụ kỳ dị này, Trong mắt mọi người hiện ra nét kinh hãi.

Ánh mắt nhìn qua đại thụ, ngay cả Nhạc Trọng cũng không ngoại lệ.Ở trên đại thụ thậm chí có một mỹ nữ tuyệt sắc gã mặc quần áo làm từ vô số lá cây bện mà thành, hai chân thon dài hiện ra.

Mái tóc màu xanh lá mạ, hai mắt thanh tịnh linh hoạt kỳ ảo, dáng người đầy đặn mê người, có được dung nhan tuyệt sắc hiện ra trước mặt mọi người.Mỹ nữ tuyệt sắc này ngồi trên đại thụ thôn phệ vô số người kia, một màn này làm cho tất cả mọi người cảm thấy trong lòng quá chấn động.Tuyệt sắc mỹ nữ tóc xanh nhìn chằm chằm vào đám người bên dưới.

Con mắt linh hoạt của nàng nhìn quanh, cũng nhìn qua Nhạc Trọng đang ẩn nấp trong gốc.- Ta bị phát hiện!Nhạc Trọng bị nữ tử tóc xanh này nhìn vào thì trong lòng sinh ra cảm giác sởn hết gai ốc.- Nữ thụ tinh, biến dị thực vật thai nghén ra sinh mệnh thể cao cấp có trí tuệ.Nhạc Trọng nhìn qua nữ tử tóc xanh và có được tin tức.Thời điểm nữ tử tóc xanh nhìn quét qua mọi người, gốc thực vật biến dị này không có dùng dây leo tấn công mọi người nữa.Ngao Đấu không quá mức chú ý tới nữ tử tóc xanh mà ra lệnh.- Cổ Tiên Lệ! !

Phóng hỏa đốt cây! !

Nhanh! ! !- Vâng!Cổ Tiên Lệ cắn răng.

Phát động kỹ năng thao túng hỏa diễm, một đạo hỏa diễm phong bạo mạnh mẽ ập qua phía đại thụ.Đám người cường hóa vờn quanh Ngao Đấu vào trung tâm.

Bảy tên người cường hóa có được kỹ năng thao túng hỏa diễm cũng dùng kỹ năng, từng đoàn từng đoàn hỏa diễm phong bạo mạnh yếu khác nhau bay vào trong thân cây.Những hỏa diễm kia chạm vào thân cây và bốc cháy hừng hực.Vô số dây leo từ trên thân cây lập tức đâm thẳng vào trong đám người, bọn người Ngao Đấu cũng thi triển kỹ năng của riêng mình, đem những dây leo đánh tới cắt nát cả.Đột nhiên mỹ nữ tuyệt sắc gào thét, từ trên gốc đại thụ che trời này có một đám quả trái cây cao một mét năm lắc lư rơi xuống.Những trái cây này vừa rơi xuống đất, chợt thoáng một phát vỡ ra, từ trong trái cây mọc ra một quái vật tướng mạo xấu xí, làn da màu xanh lá, hai mắt lồi ra, hai chân vừa thô vừa to, hai tay mọc dầy móng vuốt sắc bén.- Quái vật cấp 30: quái thụ cấp thấp!

Hành động thập phần nhanh nhẹn, hai móng vuốt sắc bén có thể xuyên thủng xe bọc thép!Những quái thụ cấp thấp vừa xuất hiện, chúng vô cùng dũng mãnh lao qua phía đám người Ngao Đấu, một bộ phận lao thẳng vào đám thủ hạ của Ngao Đấu ở bên ngoài, hiển nhiên mục tiêu của quái thụ chính là liên quân mãn mông bên ngoài.Ngao Đấu huy động màu loan đao màu bạc chém chết ba quái thụ cấp thấp, sau đó rống to lên.- Phóng hỏa! !

Phóng hỏa đốt quái thụ này đi!Cổ Tiên Lệ và đám năng lực giả bên kia phóng thích kỹ năng nhanh và mạnh hơn, đem đại lượng hỏa diễm đốt lên gốc thực vật này.Bị ngọn lửa bốc cháy, gốc thực vật biến dị này vô cùng thống khổ, nó lay động nhánh cây, không ngừng có những quả trái cây hình tròn rơi xuống như mưa.Những trái cây hình tròn này vừa chạm đất, quái thụ cấp thấp bên trong nhảy ra, lập tức tấn công nhân loại.Những quái thụ cấp thấp rất hung tàn.

Sức chiến đấu cũng thập phần cường hoành.

Dưới vây công của bọn chúng thì đám người cường hóa như Ngao Đấu cũng xuất hiện thương vong.Những quái thụ cấp thấp này chẳng những tấn công bọn người Ngao Đấu, đồng thời giống như con kiến xông qua phía Nhạc Trọng.

Từng cây mây dài hẹp đánh qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua đám quái thụ cấp thấp này trong mắt hiện sát ý, không thể không rút hắc nha đao cấp năm ra, huyễn hóa ra đao ảnh trùng trùng điệp điệp.

Ở dưới sắc bén của hắc nha đao cấp năm thì những cây mây, quái thụ cấp thấp đều bị chém thành hai đoạn.- Nhạc Trọng!Động tĩnh bên này lập tức kinh động tới Ngao Đấu và hắn cùng với đám chiến sĩ của Mãn Châu quốc nhìn Nhạc Trọng như lâm đại địch.Ngao Đấu nhìn qua Nhạc Trọng trong nội tâm cảm thấy lạnh cả người:- Hắn vẫn đi theo sau chúng ta, chúng ta vậy mà không có phát hiện.

Chuyện này thật đáng sợ!Lúc này quái thụ làm rơi nhiều quái thị cấp thấp xuống càng nhiều.

Đã vượt qua ngàn con, đồng thời mỗi một khắc đều có quái thụ ở nơi khác chạy tới, làm cho Ngao Đấu giết không hết.Ngao Đấu bị những quái thụ cấp thấp vây quanh nên không thể quan tâm tới Nhạc Trọng.Ngao Đấu tâm niệm thay đổi thật nhanh sau đó cao giọng nói:- Nhạc Trọng thủ lĩnh!

Không bằng chúng ta liên thủ tiêu diệt đám quái vật này đi.

Ân oán của chúng ta đợi sau khi rời đi thì tính sau nhé?Nhạc Trọng tâm niệm thay đổi thật nhanh sau đó đưa ra quyết định:- Tốt!

Tôi sẽ trợ giúp các người một tay.Nhạc Trọng lật tay lấy pháo điện tử ra bắn thẳng vào quái thụ.Một đạo hào quang sáng ngời bắn thẳng vào trong đại thụ.

Trực tiếp xuyên thủng gốc thực vật biến dị, bắn ra cái huyệt động lớn chừng nắm tay.Từ trên lỗ hỏng đại thụ này chính là huyết dịch màu xanh chảy ra ngoài.

Giống như nhân loại bị thương vậy.Đại lượng chất dịch từ trong đại thụ chảy ra ngoài, đại thụ biến dị rung lên, đem tất cả quái thụ trên người rơi xuống.Mỹ nữ tuyệt sắc nhìn thấy như vậy trên mặt hiện ra vẻ lo lắng, đột nhiên nàng ngửa mặt lên trời kêu gào.Oanh! !Từ trên ngọn cây đột nhiên rơi xuống mấy quả hình tron cao sáu tới tám mét.Trái cây mở ra, lộ ra sáu thụ nhân làn da giống như vỏ cây khô, thân cao gần tám mét, hai mắt linh động, dáng người khôi ngô.- Quái vật cấp tám mươi: quái thụ cao cấp, có được lực phòng ngự cường đại và sức chiến đấu đáng sợ.Quái thụ cao cấp thân cao tám mét kia đứng lên, chợt giống như xe tăng lao thẳng qua phía đám người Ngao Đấu.Những quái thụ cao cấp này tuy cao tám mét và cao to, nhưng mà hành động vô cùng nhanh nhẹn, chúng khẽ động là nhanh chóng đi qua phía mười tám người này.

Chúng nhanh chóng nhảy vào tạận địa của đám người Ngao Đấu và điên cuồng đồ sát.Một quả pháo không khí, lưỡi đao gió, băng trùy đánh lên người quái thụ cao cấp này, chỉ nổ bây một ít vỏ cây khô càng, một quyền chúng đánh ra đánh một tên người cường hóa thành thịt nát.Những người cường hóa này công kích không thể làm gì được quái thụ cả, trên cơ bản đều bị quái thụ cao cấp một đấm chụp chết.Sáu quái thụ cao cấp tiến vào trong tâận doanh của Ngao Đấu và thoáng cái đã phá hủy trận doanh của bọn họ, đại lượng người cường hóa chạy tứ tán, sau đó bị những quái thụ cấp thấp vây quanh và phanh thây.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 862: Thụ Tinh Bích Lục.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐám nhân loại có kỹ năng hỏa diễm chính là mục tiêu của quái thụ cao cấp, chúng nhảy vào trận địa sau đó lập tức công kích bọn họ!- Không muốn!Trong mắt Cổ Tiên Lệ hiện ra thần sắc tuyệt vọng, một bàn tay vừa thô vừa to từ trên cao đánh xuống chụp chết nàng ta.Những tên người cường hóa có kỹ năng hỏa diễm cũng bị tiêu diệt sau đó.Đao quang sắc bén chém lên người của quái thụ cao cấp chỉ làm chúng hơi chấn động mà thôi, công kích của Ngao Đấu với những quái thụ này không là gì cả, một tay chụp vào người Ngao Đấu.Trên thân thể của Ngao Đấu đột nhiên xuất hiện thuẫn quang phòng ngự trên người.Một chưởng của quái thụ cao cấp đánh vào làm nát quang thuẫn, sau một khắc quang thuẫn tiêu tán trong không khí.Ngao Đấu cũng mượn lực đánh bay ra ngoài bỏ chạy/.Đúng lúc này mười quái thụ cấp thấp lập tức bay qua phía Ngao Đấu.

Chỉ cần Ngao Đấu bị mười quái thụ cấp thấp này làm dừng một chút, quái thụ cao cấp có thể chụp chết Ngao Đấu tại chỗ.- Cuồng ngưu va chạm!Trong lúc sống chết trước mắt, Ngao Đấu nổi giận gầm lên một tiếng phát động kỹ năng, thân thể của hắn như con trâu điên xông qua phía trước.Hai đầu quái thụ cấp thấp bị Ngao Đấu đụng bay ra ngoài, nhưng mà chúng vẫn thuận thế xé rách quần áo của Ngao Đấu, lộ ra giáp da biến dị thú cấp ba bên trong.Ngao Đấu lao ra ngoài ba mươi mét, lúc này mới rút loan đao ra chém loạn sau đó lao ra ngoài..Ngao Đấu chém lên người của quái thụ cao cấp một vết thương, chỉ qua hai mươi giây vết thương đó lập tức khép lại tại chỗ.Nhạc Trọng cầm pháo điện tử không ngừng bắn thẳng vào đám quái thụ cao cấp, pháo điện tử bắn lên quái thụ và trực tiếp bắn ra một cái lỗ lớn.Tài bắn súng của Nhạc Trọng rất chuẩn, hắn nhắm thẳng vào thân cây và xạ kích, lúc này trên mặt quái thụ có một đường rãnh lớn, nếu tiếp tục xạ kích có thể bắn đoạn thân thể quái thụ.Lúc này Nhạc Trọng đã phát động kỹ năng ảnh bộ và hợp thể phòng hộ thuật, thân thể của hắn có một tầng cốt khải bao phủ, cốt khải này có mười đạo gai xương bén nhọn hiện ra ngoài, không ngừng xoay tròn chém đứt toàn bộ dây leo chun quanh người của hắn.Sau khi Nhạc Trọng phát động hợp thể phòng hộ thuật thì trừ tâm ý tương thông với bạch cốt, hắn còn giao quyền khống chế khải giáp cho bạch cốt, làm cho bạch cốt tự động chiến đấu, chuyện này hung tàn tới cực điểm.

Đúng là dựa vào kỹ năng và bạch cốt hung hãn, hắn có thể đủ trước thế công dũng mãnh của quái thụ cấp thấp và dây leo chèo chống được tới giờ.Bên ngoài binh doanh này có tiếng súng vang lên to lớn, hiển nhiên là chiến sĩ liên minh mông mãn đang chiến đấu với quái thụ cấp thấp.Cơ hồ mỗi một khắc đều có nhiều binh sĩ bị quái thụ xé nát thân thể.

Chiến đấu trong và ngoài binh doanh vô cùng thảm thiết.Giống như cảm giác được Nhạc Trọng có uy hiếp cực lớn, hai thụ nhân cao cấp đã đi tới nơi này.Nhạc Trọng nhìn qua hai thân ảnh to lớn đi qua phía hắn, thân hình chớp động, không ngừng xuyên qua những con quái thụ cấp thấp.

Đồng thời không ngừng dùng pháo điện tử bắn lên người quái thụ biến dị cao lớn xuyên trời kia.Nhạc Trọng toàn lực phát động ảnh bộ có tốc độ gấp ba mươi lần người bình thường, tốc độ của quái thụ cao cấp gấp mười tám lần người bình thường, đối với người bình thường mà nói đã nhanh tới đáng sợ, tuy nhiên trong mắt Nhạc Trọng không là gì.Từng đoàn từng đoàn huyết vụ từ trong người quái thụ biến dị bắn ra ngoài, Nhạc Trọng không ngừng xuyên qua lại các nơi.- Thật là lợi hại!Ngao Đấu nhìn thấy Nhạc Trọng qua lại tự nhiên là trọng thương quái thụ biến dị thì biến sắcNgao Đấu cũng là người tiến hóa đỉnh cấp, thế nhưng đối mặt với vô số quái thụ cấp thấp thì hắn cũng không khỏi dùng toàn lực ứng phó.

Cho dù hắn cảm thấy cố hết sức như vậy thì trên người đã vết thương chồng chất, nếu không phải có giáp da biến dị thú cấp ba thủ hộ.

Hắn lúc này đã bị những quái thụ này phanh thây.Răng rắc!Sau một trăm pháo điện tử bắn ra ngoài thì tinh thể biến dị thú cấp ba đã vỡ vụn, hóa thành nát bấy.Nhạc Trọng vung tay thay thế một tinh thể khác, những tinh thể của biến dị thú cấp ba này vô cùng trân quý, nhưng mà tình huống nguy hiểm như vậy Nhạc Trọng không thể không chú ý.Nhạc Trọng hết sức nhanh chóng lợi dụng pháo điện tử không ngừng oanh kích.

Gốc quái thụ biến dị to lớn kia xụi lơ trên đất, sinh cơ ảm đạm, từng đóa hoa ăn thịt người và dây mây rũ xuống.Nữ tử tuyệt sắc kia sắc mặt đại biến không ngừng an ủi đại thụ biến dị, hai mắt đẫm lệ mông lung muốn khóc, giống như đang nói gì đó.- Là thời điểm này!Nhạc Trọng nhìn thấy vô số đại thụ xụi lơ.

Tinh quang trong mắt lóe lên, hắn cầm theo lưỡi kiếm sắc bén lao tới..Tât cả quái thụ cấp thấp không ngừng ngăn cản trước người Nhạc Trọng.

Nhưng mà lại bị gai xương bên ngoài thân thể của hắn chếm đứt đoạn.Giống như cảm giác được Nhạc Trọng lòng mang làm loạn, bốn quái thụ cao cấp đi lên.

Nhanh chóng chạy về phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng giống như gió lao tới trước quái thụ biến dị, gai xương dưới chân bắn ra ngoài, chèo chống hắn nhảy lên gốc đại thụ kia, tay phải của hắn như thiểm điện bắt lấy nữ tử tuyệt sắc kia.Trong tay của Nhạc Trọng có hải tộc người cá Hải Lan, nữ hài Ngân Sương từ trong bụng của tang thi sinh ra, hắn biết rõ những sinh mạng sinh ra trong tận thế này có được sức mạnh và năng lực khủng bố.

Nếu như có thể nắm giữ các nàng trong tay, lợi dụng tốt sẽ có vô số chỗ tốt.Nữ thụ tinh tóc xanh nhìn qua Nhạc Trọng, đột nhiên phù văn màu xanh huyền ảo từ mi tâm bắn ra ngoài, bắn ra từng đạo lục sắc quang mang ngăn cản cánh tay của Nhạc Trọng.- Có chút môn đạo!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra dị quang, thoáng cái phát động kỹ năng thao túng trọng lực.Trọng lực gấp hai lần bao phủ thân thể của nữ thụ tinh, thân thể của nàng khẽ rung lên, lục quang biến ảo bất định.Một tay của Nhạc Trọng đưa tay bắt lấy cổ của nữ thụ tinh kia.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào nữ thụ tinh và nói:- Nghe hiểu tôi nói gì chứ?Nữ thụ tinh sắc mặt hoảng sợ nhìn qua Nhạc Trọng, môi anh đào của nàng không có biến hóa nào cả, một đạo tin tức kỳ dị vang lên trong óc của Nhạc Trọng.- Đương nhiên nghe hiểu được!

Nhân loại, không nên giết tôi !

Tôi không muốn chết!Nhạc Trọng nhìn thấy nữ thụ tinh nhát gan như vậy thì trong lòng vui vẻ, nói:- Tôi không thể giết cô!

Nhưng mà từ nay về sau cô phải nghe lời tôi!Nữ thụ tinh thập phần ngoan ngoan nghe theo:- Tốt!Nhạc Trọng nhìn qua vô số quái thụ bên dưới và nói:- Cô có thể chỉ huy những quái thụ phía dưới không?Nữ thụ tinh nói:- Có thể!

Chỉ cần là quái thụ, thụ nhân, thậm chí là cây cối tôi có thể chỉ huy được.- Lúc này bắt được bảo!Trong mắt Nhạc Trọng nhanh chóng hiện ra thần sắc vui mừng.Nữ thụ tinh nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Muốn tôi lệnh cho chúng dừng công kích à?Nhạc Trọng nhìn qua đám quân bên ngoài thì trong mắt hiện ra hào quang lãnh khốc, nói:- Không cần!

Mệnh lệnh bộ hạ của cô giết sạch bọn chúng!05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 863: Mộc Tâm. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐám liên minh mông mãng này có nhiều cao thủ rất khó chơi.

Nếu cho bọn chúng quay về, tương lai trên chiến trường không biết có bao nhiêu chiến sĩ sẽ chết trong tay của bọn chúng, bởi vậy chỉ cần có cơ hội, Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ tiêu diệt bọn chúng.Nữ thụ tinh cái hiểu cái không trả lời Nhạc Trọng:- Vâng!Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn qua đám binh sĩ phía dưới và nói:- Đây là mẫu thụ của cô sao?Nữ thụ tinh nhìn qua quái thụ biến dị to lớn này và trong mắt hiện ra vẻ đau buồn khóc lên:- Vâng!

Mẫu thụ hiện giờ bị anh đánh chêt rồi!Nghe được nữ thụ tinh khóc lóc kể lể, Nhạc Trọng cũng hết sức khó xử.

Lúc trước đối địch thì hắn chỉ một lòng muốn phá hủy quái thụ này.

Nếu không phá hủy sinh cơ của nó, hắn cũng không dễ dàng tới trước mặt nữ thụ tinh này.Mẫu thụ vừa chết, vô số cây mây héo rũ, Nhạc Trọng lúc này mới có thể tới gần nữ thụ tinh được.

Nếu như mẫu thụ không chết, có vô số dây mây và quái thụ bảo hộ, Nhạc Trọng đừng nghĩ có thế tiếp cận nữ thụ tinh một bước.Nhạc Trọng có chút không có ý tứ hỏi:- Mẫu thụ còn có thể phục sinh không?Nữ thụ tinh tuyệt sắc chần chờ nói:- Có thể phục sinh!

Chỉ cần thụ tâm của mẫu thụ không bị phá hư.

Nó có thể mọc dài ra lần nữa.

Nhưng mà mẫu thụ sinh trưởng cần rất nhiều huyết dịch của các sinh vật khác, muốn sinh ra đời những quái thụ này càng cần phải có được nhiều huyết nhục.Nhạc Trọng chỉ vào sáu quái thụ cao cấp và nói:- Muốn sinh ra những thụ nhân cần điều kiện gì?Sáu quái thụ cao cấp có sức chiến đấu khủng bố, không khác gì xe tăng cả, nếu như có một trăm quái vật này, chiến đấu với tang thi, nhân loại, biến dị thú có tác dụng cực lớn.Nữ thụ tinh nói:- Những quái thụ cao cấp muốn ra đời rất khó khăn.

Cần cho mẫu thụ thật nhiều máu huyết, khoáng vật, lây thể.

Về phần muốn ra đời những quái thụ mạnh hơn càng khó khăn, cần cho mẫu thụ thôn phệ thật nhiều huyết dịch, khoáng vật, tinh thể và thời gian một tháng mới có thể dựng dực ra được.

Mẫu thụ chưa từng sinh ra những loại quái thụ này, nếu không người đừng hòng tới gần ta.- Thật là lợi hại! !

Lần này nhặt được bảo!Nhạc Trọng nghe nữ thụ tinh nói vậy thì trong mắt dị quang hiện ra liên tục, hắn nhìn qua nữ thụ tinh và nói:- Từ hôm nay trở đi, cô là người của tôi.

Cô có tên không?- Không có!Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Như vậy từ hôm nay trở đi cô tên là Bích Lục!Bích Lục nhìn qua Nhạc Trọng khẽ gật đầu:- Ân!

Tôi tên là Bích Lục.Nhạc Trọng nhìn qua Ngao Đấu và ra lệnh cho Bích Lục:- Bảo bốn quái thụ cao cấp vây giết hắn!Ngao Đấu không hổ là người tiến hóa đỉnh cấp, mặc dù thân trong vòng vây quái thụ cấp thấp, hắn vẫn điên cuồng chém giết quái thụ, một bên tránh né những quái thụ cao cấp chém giết.

Loan đao trong tay huyễn hóa đao ảnh trùng trùng điệp điệp, tất cả quái thụ cấp thấp bị chém tan.Mà bên kia có Triết Lý Mộc là người tiến hóa đỉnh cấp bị ba thụ nhân cao cấp giáp công làm trọng thương, sau đó không biết thi triển kỹ năng gì biến mất tại chỗ.Bích Lục nhẹ nhàng ứng một tiếng, sau đó chỉ qua Ngao Đấu:- Ân!Bốn quái thụ cao cấp đã xác định được mục tiêu, từ bốn phương tám hướng lao qua phía Ngao Đấu.Ngao Đấu làm người vô cùng khôn khéo, khi nhìn thấy Nhạc Trọng cùng Bích Lục đứng chung một chỗ thì trong nội tâm sinh ra dụ cảm xấu.Ngao Đấu chiêu hàng A Bố Địch Thác Mã thì lập tức ra tay giết A Bố Địch Thác Mã cái ngay, chuyện này cho thấy hắn là người lãnh huyết vô tình, Nhạc Trọng tuyệt đối không bao giờ lưu hậu hoạn này.Trong lòng Ngao Đấu sinh ra dự cảm vô cùng nuy hiểm.

Hắn cũng nhìn thấy uy lực của pháo điện tử, một pháo bắn trúng thì hắn sẽ bại không thể nghi ngờ, tinh thần của hắn bị Nhạc Trọng hấp dẫn, không cẩn thận bị một quái thụ cấp thấp cào xuống một khối huyết nhục.Bốn đầu quái thụ cao cấp lập tức vây quanh Ngao Đấu.- Đáng chết! !

Nhạc Trọng, hôm nay tao sẽ cho mày nhìn thấy lực lượng của tao.

Hôm nay chỉ cần tao chạy đi, tao và mày không chết không ngớt! !

Dã man cuồng hóa! !Ngao Đấu nổi giận gầm lên một tiếng sau đó từng đạo đấu khí huyết sắc hiện ra bên ngoài cơ thể, thân thể của hắn thoáng cái cơ bắp căng cứng, vô số gân xanh nổi lên.

Hai mắt cũng tràn ngập huyết sắc, thân thể trở nên hung tàn, khí tức thô bạo.

Hắn phát động kỹ năng mạnh nhất của mình, dã man cuồng hóa cấp hai.Ngao Đấu cũng là người tiến hóa đỉnh cấp nhất, hắn thức tỉnh kỹ năng dã man cuồng hóa cấp hai, đồng thời hắn còn tu luyện một loại kỹ năng huyết sắc đấu khí.

Một khi hắn phát động dã man cuồng hóa và huyết săc đấu khí.

Tố chất thân thể của hắn trong nháy mắt biến hoa nghiêng trời lệch đất.

Cho dù biến dị thú cấp hai cũng bị một quyền đánh chết.Loại kỹ năng này vô cùng cường đại, cắn trả cũng thập phần khủng bố.

Cường độ thân thể của Ngao Đấu không đủ, một khi đồng thời sử dụng hai chủng kỹ năng này, thời điểm hoàn thành kỹ năng, hắn sẽ lâm vào trọng thương, trong vòng nửa năm mới khôi phục thực lực đỉnh phong.Ngao Đấu phát động dã man cuồng hóa cùng chiến huyết đấu khí thì tốc độ nhanh gấp hai mươi bảy lần người bình thường.

Hắn thoáng cái chạy ra khỏi đại doanh.

Trong tay vô số đao ảnh chém ra, những quái thụ cấp thấp không ngừng bị chém thành nhiều đoạn.Tốc độ của Ngao Đấu đột nhiên bạo tăng, những quái thụ cấp thấp sau khi bị hắn thi triển hai kỹ năng chung cực, quái thụ cấp thấp không ngăn cản hắn được một giây.

Tuy bốn thụ nhân cao cấp có thể ngăn cản, nhưng mà tốc độ hiện giờ kém xa Ngao Đấu, chỉ có thể trơ mắt nhìn Ngao Đấu chạy ra bên ngoài.Thời điểm Ngao Đấu sắp chạy ra khỏi binh doanh thì đột nhiên có một ánh đao chém vào thân thể của Ngao Đấu.- Người nào?Ngao Đấu nổi giận gầm lên một tiếng sau đó huyết sắc đấu khí khủng bố lập tức gia trì lên người của hắn bộc phát cuồn cuộn.Chuôi tiểu thái đao mang theo huyết sắc âm u chém lên thân thể của Ngao Đấu, ngay cả giáp da biến dị thú cấp ba cũng không cản nổi, một đao chém ra vết thương lớn bên hông của Ngao Đấu, vô số huyết dịch bắn ra tung tóe.Một kích đắc thủ thì thích khách Thiên Cung Anh cũng nhảy ra khỏi vị trí này.

Lập tức tiến vào nơi âm u hẻo lánh.- Mày đáng chết!Ngao Đấu hai mắt đỏ thẫm cố nén đau đớn nổi giận gầm lên một tiếng sau đó đao mang khủng bố chém thẳng vào Thiên Cung Anh.Ngao Đấu thân là người tiến hóa đỉnh cấp của Mãn Châu đế quốc, sau khi hắn đạt được giáp da biến dị thú cấp ba cơ hồ không có gì người nào làm thân thể của hắn bị thương, hiện tại ăn một đao của Thiên Cung Anh thì dù hắn từ nơi này miễn cưỡng đào thoát, thân thể bị trọng thương, trong vòng một năm cũng đừng nghĩ khôi phục.

Chuyện này làm hắn vô cùng tức giận..Ngao Đấu một đạo kia ngưng tụ thật nhiều huyết sắc đấu khí, ngay cả giáp da biến dị thú cấp ba cũng chém đoạn, căn bản không phải Thiên Cung Anh có thể ngăn cản.

Một đao của hắn có thể chém chết Thiên Cung Anh.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 864: Mộc Tâm. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐột nhiên trong lòng Ngao Đấu sinh ra dự cảm nguy hiểm cực độ, thân thể của hắn vặn vẹo khó tưởng tượng nổi.

Một đạo hào quang đột nhiên bắn nát cánh tay phải của hắn.- Nhạc Trọng! !

Tao nhớ kỹ mày!Ngao Đấu thống khổ rống lớn kêu lên, không dám tiếp tục đuổi giết Thiên Cung Anh mà bỏ chạy ra ngoài, mấy lên xuống đã không thấy bóng dáng.Nhạc Trọng nhìn thấy Ngao Đấu thoát đi thì cũng cảm thấy Ngao Đấu tàn nhẫn quả quyết thật khó mà giải quyết.- Thằng này thật sự là ngoan độc!

Đủ quyết đoán!Bên ngoài còn có hơn một ngàn liên minh mông mãn, Ngao Đấu vậy mà bỏ xuống một ngàn tinh nhuệ này, quyết định thật nhanh một mình một người đào tẩu, có thể thấy hắn quyết đoán và tàn nhẫn ra sao.Bích Lục nhìn qua Nhạc Trọng hỏi:- Người bên ngoài định xử trí thế nào?Nếu như Hải Lan, Ngân Sương, Bích Lục là những sinh vật đản sinh sau tận thê,s đối với sinh vật như nhân loại không có cảm giác gì cả.

Chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh thì Bích Lục sẽ không chút do dự hạ lệnh giết sạch người bên ngoài.Nhạc Trọng suy tư một hồi ôm lấy Bích Lục nhảy ra khỏi đại thụ.- Theo tôi ra ngoài!Bích Lục co rúc trong ngực của Nhạc Trọng không có một tia thẹn thùng, vô cùng bình tĩnh.Nhạc Trọng vừa rơi xuống đất, quái thụ cấp thấp nhao nhao lui ra hai bên, phân ra một con đường cho hắn đi.Sáu quái thụ cao cấp thành thành thật thật đứng nguyên tại chỗ.Nhạc Trọng ôm Bích Lục cảnh giác đi ra binh doanh, lúc này bên ngoài có nhiều liên minh mông mãn chiến đấu với quái thụ, không ít chiến sĩ đã bị những quái thụ này phanh thây, nhưng mà những người này chỉ có thể dùng súng bắn vào đám quái thụ, không làm chúng bị tổn thương bao nhiêu.Nhạc Trọng qua đám liên quân mông mãn và nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Hiện tại tôi lệnh cho các người vứt bỏ vũ khí, đầu hàng vô điều kiện.

Nếu không các ngươi hôm nay phải chết ở chỗ này!Một gã thủ lĩnh Mông Cổ Thành Dã Thuật rống lớn nói:- Đừng nghe hắn nói chuyện ma quỷ!

Giết hắn!

Mọi người cùng nhau giết hắn!

Chỉ cần giết hắn và xú nữ nhân kia, chúng ta có thể thoát ra khỏi nơi ma quỷ này!Hơn một ngàn tên liên minh mông mãn lao thẳng qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng sử dụng quang thuẫn ngăn cản toàn bộ viên đạn, sắc mặt của hắn âm trầm.- Gian ngoan mất linh!

Một tên không lưu, giết tất cả.- Ân!Bích Lục khẽ gật đầu nhìn qua đám quân bên kia và chỉ tay.Sáu quái thụ cao cấp từ trong binh doanh đi ra bên ngoài, nghiền áp liên minh mông mãn.- Quái vật!- Sao có quái vật như vậy?- Hết!"..."

Một ngàn tên liên minh mông mãn nhìn thấy cảnh này thì trong nội tâm không còn chiến ý.Sắc mặt Thành Dã Thuật tái nhợt rông to lên.- Công kích! !

Bắn chết đám quái vật này!

Đầu, đầu là nhược điểm của chúng, dùng súng phóng lựu công kích!Dưới lệnh của Thành Dã Thuật thì vô số viên đạn và súng phóng lựu bắn thẳng vào người của quái thụ này, súng phóng lựu bắn lên người quái thụ và nổ tung, lớp da bên ngoài quái thụ nổ tung.Sáu con quái thụ cao cấp nhảy vào trong đám người như xe tăng nghiền áp, liền chụp chết đám quái thụ này giống như đập con ruồi.Thủ lĩnh Mông Cổ Thành Dã Thuật trực tiếp bị thụ nhân cao cấp chụp chết, không thể làm gì được cả.Sáu thụ nhân cao cấp không ngừng nghiền áp qua đám người, một ngàn quái thụ cấp thấp chung quanh cũng lao tới, lập tức phanh thây thôn phệ đám người này.- Ah!- Đừng giết tôi!- Tôi hàng! !

Ah!"... ."

Đám liên minh mông mãn này bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian, Nhạc Trọng không có hứng xem tiếp.Nhạc Trọng lúc này lại nhìn quaBích Lục nói:- Mang tôi đi lấy thụ tâm của mẫu thụ!- Ân!Bích Lục dẫn Nhạc Trọng đi tới gốc đại thụ kia.Bích Lục đi tới trước gốc đại thụ, vươn ngọc thủ đặt lên cây ấn một cái, một đạo lục sắc quang mang chớp động, từ trên vỏ cây mở ra.Trong vỏ cây hiện ra một khối gỗ tròn có vô số đường ống từ chung quanh chuyển vào trong nó, toàn thân óng ánh như ngọc, cực kỳ quỷ dị!Bích Lục hai tay nhẹ nhàng lấy thụ tâm, hai tay của nàng hiện ra hào quang màu xanh óng ánh, rễ của thụ tâm cũng co lại, hoàn toàn nằm trọn trong tay của nàng.Bích Lục đem thụ tâm màu xanh này đưa tới trước người Nhạc Trọng và có chút lưu luyến nói:- Đây là thụ tâm!

Chôn nó vào trong đất, sau đó dùng nhiều máu của sinh vật đổ vào, nó có thể nhanh chóng mọc dài ra.

Tang thi, nhân loại, biến dị thú cũng có thể trở thành phân bón của nó.Trong nội tâm Nhạc Trọng vẫn có chút bảo trì cảnh giác, cũng không có nhận lấy thụ tâm, lẳng lặng nhìn qua vài lần.Nhạc Trọng nhìn qua Bích Lục hiếu kỳ hỏi:- Cô biết mình xuất hiện thế nào không?Tận thế đã trôi qua hơn một năm, Bích Lục là sinh mạng thể kỳ dị chắc chắn sẽ sinh ra sau tận thế không lâu, cho nên mới mới có thể bảo trì hình dạng nhân loại như thế này.Bích Lục cũng không có giấu diếm chỉ vào cây cối cực lớn và noi với Nhạc Trọng:- Tôi sinh ra ở nơi này!Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn:- Cô có đồng bạn hay không?Bích Lục là sinh mạng thể kỳ dị, có sức mạnh đối kháng với quân đội quy mô nhỏ, nếu không phải tâm linh của nàng hiện tại tinh khiết như giấy trắng, không có thông minh và giảo hoạt như nhân loại, cho dù là Nhạc Trọng cũng rất khó bắt lấy nàng.Trong mắt Bích Lục hiện ra chần chờ và nói:- Hẳn là có!

Tuy tôi chưa từng gặp qua các nàng, nhưng mà tôi mơ hồ có thể cảm giác các nàng tồn tại!Nhạc Trọng nghe vậy trong nội tâm có chút trầm xuống, từ nơi này có chút ít thực vật biến dị sinh ra sinh mạng thể kỳ lạ, đây đối với nhân loại mà nói không phải chuyện tốt.Trên địa cầu có vô số tang thi không ngừng tiến hóa đã làm nhân loại khốn khổ không chịu nổi rồi, lại tăng thêm hải tộc là sinh mạng thể có trí tuê, tang thi biến dị thể tiến hóa ra trí tuệ, nếu như bây giờ thực vật cũng sinh ra sinh mạng thể, tương lai địa cầu sẽ nguy hiểm và hỗn loạn hơn.Hơn nữa hệ thống thần ma đã nhắc nhở rồi, hai năm sau sẽ mở ra cánh cửa thứ hai.

Nhạc Trọng tuy không biết cánh cửa thứ hai là cái gì, nhưng đối với nhân loại mà nói không phải là chuyện tốt đẹp gì cả.Nhạc Trọng lại hỏi:- Những quái thụ này tồn tại bao lâu?

Chúng ăn cái gì?Một ngàn quái thụ cấp thấp và sáu quái thụ cao cấp là lực lượng không nhỏ, Nhạc Trọng cũng không muốn lãng phí lực lượng này.

Hắn muốn nuôi nhốt những quái thụ này.Bích Lục suy tư một hồi và nói thẳng:- Quái thụ cấp thấp chỉ cần cho chúng nước và phơi nắng, đứng trên mặt đất là đủ.

Chúng có thể sống chừng hai mươi năm.

Quái thụ cao cấp này có thể sống tám mươi năm.

Quái thụ ưa thích thôn phệ huyết nhục sinh vật, như vậy có thể làm cho chúng không ngừng tiến hóa.

Quái thụ cao cấp muốn tiến hóa mạnh thì nhất định phải đạt được mẫu thụ trợ giúp.Nhạc Trọng trong nội tâm vui vẻ bởi như vậy trong thời gian ngắn hắn có thể nắm giữ chi lực lượng mạnh mẽ này.- Thủ lĩnh. những quái vật này là do ngài chiếm được sao?05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 865: Tầng Hầm Ngầm.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBạch Tiểu Thắng rất nhanh mang người tới binh doanh này, hắn nhìn thấy hơn một ngàn quái thụ xuất hiện thì nội tâm kinh hãi.Những bộ hạ đi theo Bạch Tiểu Thắng tới nơi này, mộ ngàn tên thành thành thật thật đứng lặng tràn ngập sợ hãi.

Bọn họ thật không ngờ Nhạc Trọng lại có thể thu phục được những quái vật như vậy.Nhạc Trọng ra lệnh:- Ân!

Tìm tòi trong binh doanh này thật tốt.- Vâng!

Thủ lĩnh!

Các huynh đệ, đi theo tôi!Bạch Tiểu Thắng nhìn qua Nhạc Trọng chào theo nghi thức quân đội, thoáng cái mang theo thủ hạ đi tìm trong quân doanh.

Đối với chiến sĩ mà nói, súng ống đạn được vĩnh viễn là bạn tốt của bọn họ.- Đây là chiến xa bộ binh! !

Chiến xa bộ binh 92!- Xe tăng! !

Nơi này có xe tăng!

96, 99, đây là xe tăng 99!- Đây là trực thăng WZ - 10! !

Tôi đã thấy trên mạng!

Quá bổng!"..."

Trong quân doanh nhanh chóng truyền ra âm thanh hoan hô.

Trong quân doanh có nhiều trang bị vũ khí, những vũ khí này đối với Nhạc Trọng mà nói quá trân quý.Trang bị vũ khí không phải vạn năng, nhưng mà quân đội không có trang bị tiên tiến muốn chiến thắng được đối phương phải trả cái giá thảm trọng.Rất nhiều vũ khí không ngừng được chuyển ra khỏi quân doanh, những quái thụ cấp thấp và cao cấp nhanh chóng biến thành công nhân khuân vác.

Đặc biệt là những thụ nhân khổng lồ, chúng có thể dễ dàng mang xe tăng ra ngoài.

Thoạt nhìn không hao phí chút sức lực nào cả.Nhạc Trọng nhìn thấy vũ khí không ngưng được mang ra ngoài thì vui mừng, trong tay hắn có nhân khẩu sung túc, trang bị một sư đoàn tiến vào trong tay của hắn.

Thế lực của hắn trở nên mạnh mẽ hơn nữa.Bạch Tiểu Thắng đi vào tới bên người Nhạc Trọng hưng phấn báo cáo nói:- Thủ lĩnh!

Chúng tôi phát hiện nhân khẩu dưới mặt đất.- Ah!

Mang tôi đi nhìn xem!Nhạc Trọng mang theo Bạch Tiểu Thắng đi vào một gian mật thất của biệt thự, ở trên vách tường dưới mặt đất là cánh cửa điện tử, trên cánh cửa có mật mã, vân tay công nhận, máu quét đồng tử, hiển nhiên phòng ngự đẳng cấp cực cao.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua người tiến hóa gầy gò ra lệnh:- A Đồ tới đây!A Đồ cười cười duỗi hai tay đặt lên bản điện tử, từng đạo hào quang điện tử chớp động, cánh cửa điện tử to lớn mở ra.Người tiến hóa năng lực nhiều mặt, A Đồ là người tiến hóa có kỹ năng thao túng điện từ lực, hắn có thể dễ dàng dùng điện từ lực khống chế cánh cửa mở ra.Sau khi cánh cửa mở ra thì một con đường to lớn hiện ra trước mặt mọi người.- Chờ một chút! !

Tản ra!Nhạc Trọng quát bảo đám người Bạch Tiểu Thắng định tiến vào, nắm băng ghế ném vào trong cánh cửa.Âm thanh vang lên.Vô số chốt mở từ trong thông đạo mở ra.

Rất nhiều khẩu súng máy tự động đã hiện ra ngoài, điên cuồng bắn phá qua bên này.Viên đạn dày đặc không ngừng bắn vào toàn bộ vách tường và đường đi của thông đạo.Liên tục xạ kích mười giây, qua mười giây thì súng máy thu lại và thu vào trong chốt mở.

Chỉ để lại vách tường đầy vết đạnBạch Tiểu Thắng nhìn qua vách tường đầy những lỗ tròn thì đồ mồ hôi.- Nguy hiểm thật ah! !

Thủ lĩnh, nếu không phải ngài bảo chúng tôi tránh ra.

Hiện tại tôi chắc chết rồi.

Những hỗn đản này thủ đoạn quá ác.Nếu như Bạch Tiểu Thắng vừa rồi tùy tiện tiến vào, lúc này đã bị bắn thành cái sàn.

Trong thân thể của hắn có mặc áo giáp biến dị thú cấp ba thì không sau, nhưng một khi bắn vào đầu vẫn tử vong.

Ở trong thông đạo không có không gian né tránh, dù tốc độ của hắn nhanh hơn nữa cũng không dùng được.Một gã chiến sĩ hỏi:- Làm sao bây giờ?

Thủ lĩnh?

Nếu không chúng ta tieu hao viên đạn của chúng sao?Đạn dược của súng máy nhất định có hạn, chỉ cần tiêu hao sạch đạn của chúng, những khẩu súng máy sẽ biến thành sắt vụn.Nhạc Trọng ra lệnh:- Không cần, bạch cốt, ngươi đi hủy cơ quan đi.Bạch cốt lập tức đi vào trong thông đạo.Đại lượng súng máy hiện ra và bắn tới tắp.Bạch cốt bị viên đạn xạ kích vẫn không ngừng tiến lên, trong thông đạo từng khẩu súng máy bị hủy.- Đi thôi!Tiếng súng ngừng thì Nhạc Trọng đi nhanh vào trong..Đám chiến sĩ còn lại được Bạch Tiểu Thắng dẫn dắt đi vào thông đạo.Trên đường đi khắp nơi đều là cơ quan bẫy rập và xác của súng máy tự động.

Tất cả cơ quan bẫy rập đều bị bạch cốt phá hư.Tuy thông đạo này lờ mờ, nhưng mà không có tối tăm, từng hào quang đèn điện soi sáng thông đạo.Tuy Bạch Tiểu Thắng là người tiến hóa, đại bộ phận người đều có năng lực nhìn trong bóng tối.

Chỉ có Thiên Cung Anh mới có được năng lực nhìn thấy mọi vật trong bóng tối.Nhạc Trọng vẫn đi xuyên qua thông đạo thật dài, đi tới một chỗ vô cùng rộng lớn, chiếm diện tích cao tới ngàn thước, có quán bar, cửa hàng, siêu thị, nhà ở, thành thị dưới đất hiện ra trước mặt của hắn.- Đứng lại! !

Các người là ai?Bốn chiến sĩ mặc quân trang cầm súng trường nhìn qua đám người Nhạc Trọng, dùng súng chỉa vào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua mấy tên chiến sĩ và nói:- Tôi là Nhạc Trọng!

Tôi không có ác ý gì, thỉnh hỏi nơi đây là nơi nào?Mấy tên chiến sĩ này vô cùng cảnh giác nhìn qua Nhạc Trọng quát lớn:- Bỏ vũ khí xuống!

Ôm đầu ngồi xổm, nếu không chúng tôi sẽ nổ súng!Nhạc Trọng, Bạch Tiểu Thắng trên người đều cầm súng trường, bên hông vác binh khí hệ thống thần ma, ăn mặc quân trang hiển nhiên vô cùng bưu hãn, chuyện này làm cho đám người này vô cùng cảnh giác.Nhạc Trọng nhíu mày một cái, hắn nhìn qua bên ngoài chỉ thấy cách đó không xa có hai mươi mấy người sống sót quần áo tả tơi và gương mặt xanh xao vàng vọt, những người sống sót kia trong mắt hiện ra tham lam và thần sắc kỳ quái.Nhạc Trọng nhìn qua đám người kia và quát lên:- Bắt lại!Bốn tên người tiến hóa như quỷ mị từ sau lưng Nhạc Trọng lao tới bắt lấy bốn tên kia.

Bọn họ vừa dùng sức thì bốn tên kia lập tức quỳ trước mặt Nhạc Trọng.Một tên chiến sĩ vẻ mặt dữ tợn nhin qua Nhạc Trọng rống lớn nói:- Mày dám động tới bọn tao?

Mày không muốn sống sao?- Bắt chúng tới đây!Nhạc Trọng nhìn qua hai mươi mấy người quần áo tả tơi kia nói ra.Người tiến hóa sau lưng Nhạc Trọng thoáng cái bổ nhào qua đám người sống.Những người sống sót kia kinh hãi, thoáng cái bỏ chạy tứ tán, ý đồ chạy trốn.

Nhưng mà thân thể mỗi người xanh xao vàng vọt làm sao có thể chạy nhanh bằng những chiến sĩ cường hóa cơ chứ, đơn giản đã bị những chiến sĩ này bắt tới tay, ném trước mặt của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua đám người sống sót thất kinh trước mặt và nói:- Tôi muốn biết đây là nơi nào.

Ai có thể đủ nói cho tôi biết thì bánh quy áp súc này sẽ là của người đó.Trong tận thế thì thức ăn chính là tiền tệ mạnh nhất, so với vàng trước tận thế còn làm người ta thích hơn nhiều.Hai mươi mấy người sống sót nhìn qua khối bánh quy áp súc của Nhạc Trọng và trong mắt hiện ra nét tham lam, nhưng mà hình như bọn họ có cố kỵ nào đó.Một người sống sót rốt cuộc không nhịn được nữa nói:05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 866: Thành Thị Dưới Mặt Đất.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Tôi nói ! !

Tôi nói!

Đây là phòng thí nghiệm sinh vật biến dị xxx trước tận thế.

Chuyên môn phụ trách nghiên cứu sinh vật binh khí.

Sau khi thế giới biến dị thì chủ nhiệm Triệu Cuồng biến thành vương quốc độc lập.

Những người sống sót chúng tôi chính là nhân viên nghiên cứu hoặc là gia quyến của các nhân viên.

Những bây giờ là tay sai của Triệu Cuồng.Nhạc Trọng mỉm cười đem khối bánh quy áp súc kia cho người này:- Đây là của anh!Người sống sót kia tiếp nhận bánh quy áp súc của Nhạc Trọng và không ngớt lời cảm tạ.- Cảm ơn!

Cám ơn!Một tên chiến sĩ bị Bạch Tiểu Thắng trói lại đột nhiên rống to lên.- Địch tập kích! !

Địch tập kích! !Tên này có kỹ năng sóng âm, một âm thanh cực lớn vang vọng trong phòng thí nghiệm.- Tiện nghi các người!Trogn mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra hung quang nhìn qua Nhạc Trọng.

Thấy Nhạc Trọng chậm rãi lắc đầu, hắn một quyền đánh lên đầu của bốn người, làm cho bọn họ ngất đi.Nghe được tiếng cảnh báo, trong thành thị dưới đất lập tức xuất hiện từng tên cảnh vệ.Bạch Tiểu Thắng cũng mang theo bộ hạ nhanh chóng chiếm lĩnh một cánh cửa yếu địa, trốn ở công sự che chắn giằng co với đối diện.Đột nhiên màn hình lớn sang lên, một người mặc áo khoác trắng.

Hói đầu, trên mặt mọc ra mấy ban xanh, là một trung niên xấu xí tuổi chừng năm mươi:- Các người khỏe!

Tôi là Triệu Cuồng chủ nhân vương quốc này, thật cao hứng có thể nhìn thấy các người.

Hoan nghênh các người tới vương quốc của tôi.

Tôi hi vọng có thể gặp thủ lĩnh của các người.Nhạc Trọng từ trong công sự che chắn nhìn qua màn hình và nói:- Anh khỏe!

Tôi là Nhạc Trọng!Triệu Cuồng nhìn Nhạc Trọng cảm thán một câu.

Tràn đầy chân thành nói ra:- Nhạc Trọng sao?

Thật sự là anh hùng xuất thiếu niên, ngươi có thể dẫn người tới đây thì chắc chắn đã hàng phục cây biến dị ở trên đó rồi.

Bởi vì có gốc thực vật ăn thịt người kia tồn tại, những người chúng tôi không cách nào rời đi.

Hôm nay anh đã tới, để cho chúng tôi có cơ hội rời đi, ân tình của anh người trong đây cảm tạ thật nhiều.Triệu Cuồng mời nói:- Tôi muốn mời anh đi vào trong vương quốc để bàn công việc được chứ?

Tôi sẽ cho bộ hạ chuẩn bị thịnh yếu chiêu đãi người của anh.Nhạc Trọng trầm mặc một hồi, trong mắt dị quang lóe lên, nói:- Tốt!Triệu Cuồng mỉm cười hòa ái nói:- Mã Cạnh!

Mang Nhạc Trọng và bộ hạ của anh ta tới tòa thành!Một tên trung niên dáng người khôi ngô đi tới trước mặt của Nhạc Trọng và nói:- Xin ngài và bộ hạ của ngài theo tôi!Những chiến sĩ khác cũng dời khẩu súng đi, không có địch ý.- Dẫn đường!Nhạc Trọng không chút sợ hãi đi theo Mã Cạnh qua từng tòa phòng thí nghiệm to lớn..Nhạc Trọng đi tới trước cửa ra vào của phòng thí nghiệm và nhìn qua Bạch Tiểu Thắng nói:- Anh dẫn người trông coi cửa ra vào!Trong nơi này tràn ngập thứ quỷ dị không rõ ràng, tuy Nhạc Trọng cường hóa cực cao, nhưng mà hắn phải phòn bị không cho Triệu Cuồng bất cứ cơ hội nào.Bạch Tiểu Thắng khẽ gật đầu mang theo ba mươi người tiến hóa thủ vững cửa ra vào:- Tốt!

Thủ lĩnh anh cẩn thận!Mã Cạnh mặt không biểu tình nhìn bọn người Bạch Tiểu Thắng, sau đó mang theo Nhạc Trọng đi vào trong phòng thí nghiệm này.Vừa tiến vào trong phòng thí nghiệm này, từng đợt âm thanh du dương truyền tới, trong một gian đại sảnh.

Đèn thủy tinh sáng tối bất định, ba mươi mấy nam nữ trẻ tuổi đang múa trên sân khấu.Trên bàn bày đầy các loại bánh ngọt, đồ uống, rau quả đồ hộp, rau xào đồ hộp.Trong tận thế lương thực rất trân quý, đủ loại đồ ăn trên bàn này làm cho nhiều người phải điên cuồng.- Ngài khỏe!

Nhạc Trọng thủ lĩnh.

Tôi là Lưu Thành!Nhạc Trọng bước vào trong đại sảnh, một gã nam tử trung niên mặc âu phục, cắt tóc húi cua, nhìn qua tinh thần sáng ngời, ánh mắt hữu thần nhìn qua Nhạc Trọng.Lưu Thành vẫy tay với một đám nữ nhân đang nhảy múa bên kia tới.Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười kỳ dị:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, tùy tiện chọn, nếu như ngày ưa thích, cho các nàng hầu hạ ngày cũng được.

Các nàng là mười hai mỹ nữ xinh đẹp nhất trong căn cứ, tên hiệu mười hai trâm cài.Mười hai mỹ nữ ăn mặc xinh xắn nhìn qua Nhạc Trọng, chuẩn bị dùng tư thế đẹp nhất của mình thể hiện ra mặt tốt của mình với Nhạc Trọng.

Các nàng nếu được Nhạc Trọng sủng hạnh, coi như hoàn thành mệnh lệnh của Triệu Cuồng cũng có chỗ tốt cực lớn.

Nếu như các nàng không được Nhạc Trọng sủng hạnh sẽ bị bỏ đói ba ngày.

Loại tư vị đói khát này các nàng không muốn trải qua.Nhạc Trọng nhìn qua mười hai phong cách khác nhau này, trong mắt hiện ra hàn quang, lạnh lùng nói:- Triệu Cuồng đâu?

Anh ta không phải muốn đàm phán sao?Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng mỉm cười nói:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, Triệu Cuồng bệ hạ đã trao toàn quyền cho tôi đại biểu nói chuyện với ngài.

Ngài có cái gì cần có thể bàn với tôi!Lưu Thành vừa cười vừa nói:- Triệu Cuồng bệ hạ thập phần cảm kích ngài tiêu diệt thực vật biến dị phía trên, để cho chúng tôi có thể rời khỏi thành thị dưới đất này.

Chúng tôi nguyện ý dâng lên cho ngài ba mươi mỹ nữ.

Hơn nữa nguyện ý kết làm minh hữu với ngài, tương lai cộng đồng xưng bá cả thế giới!Nhạc Trọng lạnh lùng cười nói:- Cộng đồng xưng bá thế giới!

Khẩu khí thật là lớn!

Trong tay của tôi có ba ngàn tinh nhuệ.

Còn có trang bị một sư đoàn, các người có bản lĩnh gì kết minh hữu với tôi?Kết minh trong tận thế này chỉ có hai thế lực xê xích không bao nhiêu mới diễn ra.

Nếu như một thế lực mà hắn tiện tuy là diêt được, trên cơ bản không có người nào kết minh với đối phương cả.Dùng thế lực trước mắt của Nhạc Trọng thì đám người co đầu rút cổ dưới mặt đất này không đáng kết minh.Lưu Thành phất tay gọi hai chiến sĩ tới.- Tốt!

Cho ngài nhìn thực lực của chúng tôi!

Trương Vân, Vương Phiên, đem lực lượng của các người bày ra cho Nhạc Trọng thủ lĩnh xem.- Rống!Vẻ mặt Trương Vân chết lặng đi tới trước mặt mọi người, hét lớn một tiếng, hắn cơ bắp hai chân của hắn ngưng kết, vô số gân xanh nhô lên, hai mắt đỏ thẫm.

Không bao lâu hắn hai chân của hắn thô to gấp hai lần, trên mặt gân xanh nổi lên bốn phía, tràn ngập đỏ thẫm, thoạt nhìn cực kỳ vặn vẹo dữ tợn, trên đầu của hắn mọc ra xúc tu giống như châu chấu.Trương Vân hai chân trở nên vừa thô vừa to gấp hai lần, hắn dùng lực nhảy lên, thoáng cái nhảy ra xa mười thước, cực kỳ đáng sợ.Nhạc Trọng nhìn qua tốc độ của Trương Vân thì trong mắt hiện ra nét kinh ngạc.- Tốc độ nhanh gấp mười một lần người thường.

Thật nhanhTốc độ gấp mười một lần với Nhạc Trọng mà nói không coi vào đâu.

Nhưng mà tốc độ này đã vượt qua S2 rồi, rất nhiều người cường hóa cấp 30 không có trang bị mạnh mẽ cũng không thể nhanh như vậy.Thành thị dưới mặt đất này rõ ràng là trước tận thế đã ở đây rồi, bọn họ không cách nào thông qua hệ thống thần ma cường hóa, thoáng cái có thể làm người bình thường trở thành cường giả, hiển nhiên là có thủ đoạn kỳ diệu.- Rống!05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 867: Quái Vật. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMột tên chiến sĩ Vương Phiên khác sắc mặt chết lặng cũng nổi giận gầm lên một tiếng, cơ bắp toàn thân của hắn căng cứng, áo của hắn mặc trên người bởi vì cơ bắp bành trướng nên rách toát ra.

Cơ bắp kéo dài, hắn không lâu đã biến thành tinh tinh, dáng người khôi ngô, toàn thân lộ ra vẻ tráng kiện.Vương Phiên dùng sức đánh một quyền xuống đất, mặt đất lõm xuống, vô số gạch men sứ vỡ ra, đá vụn vẩy ra.

Có thể tâấy được một quyền của hắn đáng sợ thế nào.Lưu Thành nhìn qua Nhạc Trọng cười đắc ý:- Chiến sĩ siêu nhân này chúng tôi có ba trăm người.

Như thế nào đây?

Đủ tư cách kết minh với ngài chứ?Trương Vân, Vương Phiên là một đám người siêu năng lực, có ba trăm người đủ tiêu diệt một chi quân đội không có vũ khí hạng nặng, là một cổ lực lượng không nhỏ.Bởi vì có lực lượng như vậy, Triệu Cuồng mới có tự tin kết minh với Nhạc Trọng.Nhạc Trọng con mắt sáng ngời nói:- Tôi muốn toàn bộ tư liệu tạo ra chiến sĩ này.

Chỉ cần tôi đạt được những tài liệu kia, chúng ta sẽ kết minh.- Không được!Lưu Thành sắc mặt đại biến, cười khổ một tiếng:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, đây là cơ mật cao nhất của chúng tôi, tuyệt đối không được.

Ngài có thể đổi một điều kiện.

Tương lai hai chúng ta xưng bá thế giới, chúng ta sẽ nhường một ít lợi ích của anh!Nhạc Trọng trầm mặc một hồi nói:- Để cho tôi trở về cân nhắc một chút.Lưu Thành vừa cười vừa nói:- Tốt!

Xin ngài suy nghĩ thật kỹ là được!Nhạc Trọng yên lặng đứng lên đi ra bên ngoài.Nhạc Trọng vừa mới đi ra ngoài đại sảnh, nhìn thấy hai tên chiến sĩ đang đuổi theo một nữ nhân tóc dài, mắt ngọc mày ngài, da thịt tuyết trắng, hai mắt vừa lớn lại sáng ngời, tuổi chừng mười sáu tuổi, vô cùng xinh xắn.- Cứu mạng! !

Cứu tôi!

Cứu tôi với!Thiếu nữ trẻ tuổi vừa nhìn thấy Nhạc Trọng liền hoảng sợ kêu lên.Nhạc Trọng nhìn nữ nhân kia và ánh mắt lóe sáng.- Mang nữ nhân kia tới đây!Bạch Tiểu Thắng cười cười sau đó đánh ra hai pháo quyền đánh bay hai tên chiến sĩ đang đuổi theo.Thiếu nữ xinh đẹp sắc mặt hoảng hốt cơ hồ lập tức chạy tới ôm đùi của Nhạc Trọng và cầu khẩn nói:- Cứu tôi! !

Cứu tôi! !

Tôi nguyện ý làm mọi chuyện!

Van cầu anh cứu tôi với!Nhạc Trọng nhìn qua thiếu nữ tràn ngập hoảng sợ và nói:- Có ý tứ!

Nữ nhân này tôi muốn!Sắc mặt Lưu Thành bên kia biến thành âm trầm:- Nhạc Trọng thủ lĩnh!

Nữ nhân này là tù phạm của chúng tôi, phạm phải tội ác ngập trời trong thành thị, nàng phải chết.

Chúng tôi nguyện ý hiến cho ngài hai mươi xữ nữ, kính xin ngài giao nàng cho chúng tôi.

Nếu như ngài có ý tốt với nàng ta, chỉ sợ sẽ phá hư hữu nghị của chúng ta.Thiếu nữ vô cùng xinh đẹp kia nhìn qua Lưu Thành, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt, nàng vẻ mặt kinh hãi ôm đùi của Nhạc Trọng run rẩy cầu khẩn nói:- Cứu tôi!

Tôi không muốn chết!

Tôi không muốn chết!- Nữ nhân này tôi muốn.

Tránh ra!Nhạc Trọng mơ hồ cảm giác được có quái dị, một cổ sát khí hiện ra trên người của hắn.Đám tinh nhuệ bên cạnh Nhạc Trọng chỉa súng qua phía Lưu Thành.Sắc mặt Lưu Thành biến hóa mấy lần sau đó khuyên bảo.- Nhạc Trọng thủ lĩnh!

Chúng tôi nguyện ý đem toàn bộ tư liệu chế tạo siêu nhân cho ngài, chỉ cần anh giao nữ nhân này cho chúng tôi.

Điều kiện này thế nào?Cùng so sánh với pháp môn chế tạo siêu nhân.

Nữ nhân này không tính là cái gì.Thiếu nữ mặt tròn vẻ mặt kinh hãi phát ra tiếng thét kinh thiên động địa.- Không nên tin hắn!

Bọn họ là quái vật! !

Bọn họ không phải nhân loại.

Bọn họ đều là quái vật.

Bọn họ đã bị quái vật khống chế, chạy mau, dẫn tôi cùng bỏ chạy!

Nếu không trốn sẽ không kịp!

Van cầu anh dẫn tôi chạy ra khỏi nơi này.

Chỉ cần anh cứu tôi, tôi cái gì cũng nguyện ý làm!

Chạy mau!Nhạc Trọng nghe được tiếng kêu của thiếu nữ vô cùng thê lương thì giật mình, một cổ hàn ý hiện ra trong đầu.

Thế giới sau khi biến dị thì đủ loại sinh vật không biết hiện ra, nếu như xuất hiện quái vật có thể không chế nhân loại thì quá khủng khiếp rồi.Nhạc Trọng vừa quay đầu nhìn chằm chằm vào Lưu Thành thì trong mắt hiện ra thần sắc nghi hoặc.Lưu Thành sắc mặt đại biến cười khổ nói:- Nhạc Trọng thủ lĩnh, đừng nghe nàng ta nói bậy.

Tôi là nhân loại, tại sao có thể là quái vật?

Nàng điên rồi!

Nàng là một tên điên!

Anh chẳng lẽ tin tưởng người điên sao?Nhạc Trọng đặt tay lên đầu của thiếu nữ mặt tròn.

Sau đó nhìn qua một tên chiến sĩ đuổi bắt thiếu nữ.- Tất cả mọi người chuẩn bị chiến đấu!

Bạch cốt, giết hắn!Bạch cốt đứng bên cạnh Nhạc Trọng bước lên như mũi tên, cốt nhận trong tay chém ra, tên chiến sĩ đuổi theo thiếu nữ bị chém nát, đầu của hắn bị chém vỡ thành hai nữ, óc văng khắp nơi.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào óc của chiến sĩ bị chém chết, chỉ thấy trong óc của hắn có vô số xúc tu lớn nhỏ như bàn tay, là con trùng có cái miệng bén nhọn, thân thể vừa mịn lại dài và mập trắng.

Con trùng này bị bạch cốt một đao chém đoạn, nhưng mà nó vẫn giãy dụa trong óc trắng.

Thoạt nhìn cực kỳ quỷ dị khủng bố.Nhạc Trọng nhìn thấy một màn này thì trong lòng có hàn ý nổi lên, trong đầu của nhân loại có quái trùng, hiển nhiên nhân loại này đã bị quái trùng khống chế được.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua con côn trùng không ngừng chuyển động trong óc người, trong nội tâm sinh ra hàn ý.

Tuy bọn họ là chiến sĩ thân kinh bách chiến đấu với tang thi đáng sợ cũng không thấy thế nào, nhưng mà vừa nghĩ tới trong đầu có con trùng như vạy, trong nội tâm đều có chút rét lạnh.Nhạc Trọng sinh ra hàn ý và ra lệnh:- Giết bọn chúng!Nếu trong đầu đám người kia có côn trùng thì không còn là nhân loại nữa.

Nhạc Trọng cũng không muốn lưu quái vật lại.Ánh đao trong tay Bạch Tiểu Thắng lóe lên.

Một đao nhanh như lưu tinh chém qua Lưu Thành.Lưu Thành nhìn qua dáng vẻ nhã ngặn không có chút sức chiến đấu thì hai mắt đỏ lên, thân thể tăng vọt gấp hai, y phục trên người xé rách.

Vô số gân xanh nổi lên khắp thân thể của hắn, da thịt của hắn đỏ hồng lên, tản ra khí tức khủng khiếp.Đối mặt một đao như lưu tinh của Bạch Tiểu Thắng chém tới thì vô số gân xanh nổi lên ngăn cản lại.Bạch Tiểu Thắng một đao chém lên cánh tay phải của Lưu Thành thì có cảm giác khó chém hơn cả sắt thép, sau khi chém vài tay của Lưu Thành hai li thì không tiến thêm được nữa.

Hơn nữa hắn chém lên cánh tay của Lưu Thành cũng không làm đối thủ chảy máu.Trong mắt Bạch Tiểu Thắng hiện ra kinh hãi, lập tức phát động kỹ năng.

Thân thể tốc độ tăng lên, giống như mị ảnh lao qua người Lưu Thành, một đao bổ lên người của Lưu Thành, cơ hồ trong nháy mắt thân thể của Lưu Thành xuất hiện sáu miệng vết thương.Hai mắt Lưu Thành đỏ thẫm phát ra tiếng gào kỳ dị.Tiếng rít của Lưu Thành vang vọng thì vô số nữ nhân trong đại sảnh hai mắt đỏ lên, thân thể các nàng sinh ra biến dị, có vòi xúc tu như con gián hiện ra, có chân trước như bọ ngựa, có xúc tu như con kiến.

Toàn bộ bọn chúng có chung một đặc thù chính là hai mắt đỏ thẫm, thân thể bị vô số gân xanh bao trùm nên cục kỳ dữ tợn.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 868: Quái Vật. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHơn mười nam nữ sinh ra dị biến cực kỳ dữ tợn lao thẳng vào trong đại sảnh, lập tức lao đầu qua phía bọn người Nhạc Trọng.Thiếu nữ mặt tròn nhìn qua mười tên nam nữ này thì thần sắc hoảng sợ hét to lên.- Coi chừng!

Không nên bị những quái vật này bắt giữ.

Một khi bị bọn chúng bắt giữ, các người sẽ bị côn trùng xâm chiếm, biến thành quái vật như bọn chúng.Nhạc Trọng rút hắc nha đao ra, ba nam nữ biến thành quái vật bị chém thành mười khối.Ba nam nữ quái vạt bị Nhạc Trọng chém thì đầu của bọn họ thoáng cái có ba con côn trùng hiện thân, chợt du động thân thể bò qua phía Nhạc Trọng, tốc độ bò của chúng gấp bảy lần người bình thường, người bình thường căn bản không thoát khỏi chúng đuổi giết.

Nhạc Trọng không thèm nhìn mà bổ ra ba đao, ánh đao lóe lên thì ba con côn trùng bị chém thành vài đoạn.Một chiến sĩ cầm đao chém nữ quái vật thành hai đoạn, đột nhiên nữ quái vật này há to miệng, một con côn trùng trắng từ trong miệng của nàng lao qua phía chiến sĩ này.Thân hình của con côn trùng này nhanh chóng co rút lại, co lại thành cỡ nhón tay em bé, thoáng cái chui vào mũi của chiến sĩ này.Tên chiến sĩ nhìn thấy một màn khủng bố như vậy thì hoảng sợ hét to lên.- Ah! !

Cứu mạng! !

Cứu tôi!Một tên chiến sĩ biến sắc, đá bay một nữ quái vật, vẻ mặt lo lắng tiến lên dò hỏi:- A Minh!

Anh làm sao thế?Tên chiến sĩ A Minh bị quái vật xâm chiếm trên mặt cười cười quái dị, tay phải gân xanh nhô lên, phảng chế đường đao trong tay nhanh chóng chém qua chiến sĩ trước mặt..Tên chiến sĩ lo lắng không có phòng bị, bị chiến hữu ngày xưa chém thủ cấp của mình.A Minh chém giết chiến hữu ngày xưa thì hai mắt thoáng cái biến thành đỏ thẫm, từng gân xanh lồi ra khắp thân thể, thân thể lớn hơn một vòng, cơ bắp cũng ngưng tụ chắc chắn hơn, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, tốc độ thoáng thoáng cái cao gấp mười bảy lần người bình thường và lao qua phía đám chiến hữu ngày xưa.Tên chiến hữu này lập tức gầm lên:- A Minh!

Anh điên rồi sao?Đương!Song đao giao kích, tên chiến sĩ tinh nhuệ dưới trướng của Nhạc Trọng tụực tiếp bị A Minh đánh bay đụng vào tường, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.A Minh trước khi bị xâm chiếm thì lực lượng gấp mười lăm lần người bình thường, sau khi bị xâm chiếm thì sức mạnh của hắn gấp hai mươi bảy lần người bình thường.

Đây phải là người tiến hóa sức mạnh đỉnh cấp cộng thêm trang bị đỉnh cấp mới đạt tới được.Sau khi bị ký sinh, tố chất thân thể của A Minh thoáng cái trở nên khủng bố, so với trước khi biến dị còn mạnh hơn nhiều.- Lôi Minh đã bị quái vật ký sinh!

Bạch Tiểu Thắng, anh mang tất cả mọi ngươi rời khỏi đây.

Chú ý đừng cho quái vật tới gần người, tôi bọc hậu!Trong mắt Nhạc Trọng hiện hàn quang quát to lên.Lúc này trong thành thị không ngừng có người bị quái vật ký sinh chạy tới, những người này hai mắt đỏ thẫm nhìn qua vô cùng dữ tợn.Nhạc Trọng mang theo đều là người tiến hóa đỉnh cấp, một đấu một vô cùng dễ dàng, nhưng mà trong thành thị này không biết có bao nhiêu người bị quái vật ký sinh, hiện tại gấp rút lui ra phía sau, nếu không, chỉ sợ bọn họ toàn quân bị diệt.- Đi!Bạch Tiểu Thắng cũng không có sĩ diện láo, vứt bỏ Lưu Thành mang theo những người tiến hóa khác lao ra bên ngoài.Một người thao túng gió lốc hai mắt ngưng tụ, từng đạo gió lốc khủng bố lăng không hiện ra, bọn người Bạch Tiểu Thắng thổi bay đám quái vật kia.

Có không ít người thi triển dị năng liên thủ chém giết những quái vật kia.Những người ký sinh bình thường thực lực không mạnh mẽ, kém xa đám người tiến hóa của Nhạc Trọng.

Nhưng mà đám người bị ký sinh như Lôi Minh, Lưu Thành thì có được thực lực cực kỳ cường hoành.Nhạc Trọng lúc này tập trung công kích vào Lưu Thành, sức mạnh của Lưu Thành tăng lên thật nhiều nhưng trước mặt Nhạc Trọng không khác gì đứa trẻ.Thời điểm Lưu Thành bị chém đầu thì một con trùng màu trắng lao qua phía Nhạc Trọng.- Hừ!

Đi chết!

Quái vật!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và bổ ra ngoài một đao, côn trùng màu trắng bị Nhạc Trọng bị đứt đoạn.Hai mươi mấy tên quái vật bị ký sinh lao tới cũng bọ hắc nha đao chém chết, chém đám quái vật nay thành nhiều khối.Trong đó có hơn mười con côn trùng màu trắng lập tức lao qua phía Nhạc Trọng.Đao quang trùng trùng điệp điệp lóe lên, nhưng mà chúng nhanh chóng bị chém chết.Hai mắt của Lôi Minh đỏ thẫm mang theo sức lực cực lớn đánh qua phia Nhạc Trọng.Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và sử dụng kỹ năng ảnh bộ, tốc độ của hắn bỗng nhiên tăng lên, thân thể uốn éo, lúc này né qua một quyền của Lôi Minh, trong tay cầm hắc nha đao cấp năm chém lên người Lôi Minh.Đương!Nương theo âm thanh giao kích thì thân thể của Lôi Minh bị Nhạc Trọng chém ra lỗ hỏng lớn, nhưng mà không có chặt đứt thân thể của hắn.Chỉ thấy từng cơ bắp nhúc nhích, chỗ Nhạc Trọng vừa chém lập tức khôi phục như ban đầu.Lôi Minh không chút cố kỵ đánh một quyền qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ngăn cản một quyền này và sau đó phát động kỹ năng ma viêm đánh vào người Lôi Minh.Hai mắt của Lôi Minh đỏ thẫm và gân xanh lồi lên, một tầng hòa quang màu xanh bảo hộ bên ngoài thân thể, ngăn cản ma viêm của Nhạc Trọng thiêu đốt tới.

Nhưng mà hắn giãy dụa cực kỳ thống khố trong hỏa diễm.Đột nhiên Lôi Minh ngẩng đầu nhìn qua Nhạc Trọng lớn tiếng cầu khẩn:- Thủ lĩnh!

Tôi là Lôi Minh a!

Xem trên công lao tôi đã lập thì ngài tha chết cho tôi đi!Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Lôi Minh một hồi và nói:- Mày không phải Lôi Minh.

Quái vật, mày giết bộ hạ của tao, lại lợi dụng bộ hạ của tao lừa gạt.

Tao nhất định phải giết đám quái vật bọn mày sạch sẽ.Hai mắt Lôi Minh đỏ thẫm kêu gào lên.- Nhạc Trọng mày là vương bát đản vô tình vô nghĩa.

Uổng cho tao vì mày vào sinh ra tử, hiện tại mày lại muốn giết tao!

Tao nhất định sẽ nói cho những người khác biết, cho bọn họ nhìn thấy diện mạo dối trá của mày.

Mày cuối cùng sẽ có một ngày thân nhân ly tán, bạn bè chết hắn!- Hóa thành tro đi!Nhạc Trọng lãnh mang lóe lên, tinh thần thúc giục, hỏa diễm đốt Lôi Minh tăng lên vài phần.Vòng hào quang bên ngoài Lôi Minh sụp đổ, thân thể của hắn bị Nhạc Trọng đốt thành tro bụi.Nhạc Trọng nhìn qua quái vật trong phòng vài lần vào rời đi.Trong phòng thí nghiệm của quái vật chắc chắn có nhiều tài liệu và dụng cụ trân quý, nếu Nhạc Trọng phóng hỏa thiêu hủy nơi này chắc chắn sẽ tự hủy căn cơ.Lúc này trong thành thị dưới đất này như biến thành địa ngục, không ít quái vật từ hình người đã biến thành quái vật, những người sống sót nhìn thấy đám quái vật này thì nhao nhao bỏ chạy.Người sống sót nếu không phải bị quái vật giết chết thì cũng bị kéo vào một góc âm u nào đó.Bây giờ quái vật đang tụ tập binh lực mấy trăm người tấn công qua phía Nhạc Trọng bên này.Nhạc Trọng mang theo những tinh nhuệ kia không ngừng nổ súng xạ kích vào đám quái vật kia.

Một tên bị quái vật ký sinh bị bắn vào đầu thì có một con trùng trắng rơi ra ngoài, hiển nhiên đã bị tiêu diệt.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 869: Ký Sinh Trùng Khủng Bố.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng mà người tiến hóa dưới trướng của Nhạc Trọng bản thân có bổn sự bất phàm.

Nhưng mà số lượng quá ít nên bị đám quái vật dây dưa không thoát ra ngoài được.Rất nhiều côn trùng màu trắng sau khi rơi ra ngoài lập tức bò đi tìm người khác ký sinh sau đó gia nhập vào chiến đấu tiếp tục.Đồng thời từ bốn phương tám hướng có không ít quái vật biến dị lao tới.Bạch Tiểu Thắng lúc này giống như một cơn cuồng phong, ám ma đao trong tay của hắn lập tức chém vào đầu của đám quái vật ki, diệt sát côn trùng bên trong.

Nhưng mà không ngừng có quái vật biến dị tấn công về phía hắn, làm cho hắn một khắc cũng không thể thở dốc được, tiêu hao cực lớn.Những người tiến hóa tinh nhuệ khác cũng vậy, thể lực và tinh thần của bọn họ tiêu hao thật nhanh.Nếu như không phải đám người Bạch Tiểu Thắng thân kinh bách chiến và tâm trí kiên định, bọn họ đã sớm bị đám quái vật này tiêu diệt cả rồi.- Chạy mau!Thời điểm mọi người dốc sức liều mạng.

Một đạo hỏa diễm phong bạo từ trên trời giáng xuống, rơi vào trong đám quái vật kia.

Hơn trăm quái vật bị hỏa diễm bao phủ, ánh lửa chớp động và thiêu bọn chúng thành tro tàn..Ánh lửa biến mất thì một thông đạo hiện ra trước mặt mọi người.Bạch Tiểu Thắng mang theo đám bộ hạ điên cuồng chạy ra ngoài.Nhạc Trọng ôm nữ tử mặt tròn cầm hắc nha đao chạy ra ngoài, sau khi chém giết nhiều quái vật biến dị mới mang theo người chạy ra bên ngoài.Mọi người vừa trốn lên mặt đất, chợt há mồm thở dốc.

Mỗi người trên mặt hiện ra thần sắc sợ hãi.Những côn trùng mập kia quá nguy hiểm, tốc độ chúng ký sinh quá nhanh, hơn nữa số lượng đông đảo, chẳng những rất khó giết chết, nếu không cẩn thận sẽ phải chết.Lúc này đây Nhạc Trọng mang theo bộ hạ tinh nhuệ đã chết năm người, làm hắn cực kỳ đau lòng, nếu là chiến sĩ bình thườn, chỉ sợ một ngàn người cũng bị đám quái vật kia thôn phệ ký sinh.Nhạc Trọng nhìn nữ tử mặt tròn trong ngực trầm giọng nói:- Cô tên là gì?Nữ tử mặt tròn kinh hồn chưa định nhìn qua Nhạc Trọng nói:- Tôi là Hàn Toa Toa!

Tôi là con gái tiến sĩ Hàn Mẫn Ba của phòng thí nghiệm này.Nhạc Trọng vẻ mặt trầm trọng hỏi:- Tôi muốn biết bên dưới xảy ra chuyện gì?

Những quái vật kia là gì?Côn trùng màu trắng có thể chiếm cứ thân thể của nhân loại, Nhạc Trọng cho dù dùng cảm giác chi nhãn cũng không cảm nhận được tin tức của đám côn trùng kia.- Tốt!

Trước khi thế giới biến dị tôi tới đây chơi.

Thế giới đột nhiên biến dị, rất nhiều người dưới đó biến thành tang thi.

Rất nhiều người đều bị tang thi cắn chết.

Ở phía trên có nhiều chiến sĩ chạy xuống bảo vệ phòng thí nghiệm, bọn họ dẫn người tiêu diệt tang thi và ở lại chỗ này.- Ở trong chiến loạn như vậy, cao tầng của thành thị đều chết, chỉ còn lại có Triệu Cuồng cấp bậc cao nhất.

Hắn thuận thế tiếp quản quyền chỉ huy của thành thị dưới đất này.

Ngay từ đầu Triệu Cuồng còn không có gì, nửa năm sau hắn bắt đầu biến đổi, trở nên cuồng vọng ương ngạnh hung hăng càn quấy.

Cơ hồ sai sử người sống sót dưới mặt đất như nô lệ.

Những chiến sĩ thủ hộ thành thị trở nên tê liệt, trở thành tay sai của hắn.- Bắt đầu từ khi đó, phía dưới không ngừng có người biến mất một cách quỷ dị, nhưng sau đó vẫn xuất hiện lại, nhưng tất cả trở nên thập phần quái dị.

Tôi và mấy người bạn lặng lẽ tiến vào phòng thí nghiệm nhìn một chút, phát hiện một đại bí mật.

Triệu Cuồng hiện tại đã không phải là nhân loại, hắn biến thành một con trùng lớn, đem đám côn trùng trắng đưa vào trong cơ thể của người ta.

Sau khi phát hiện bí mật này chúng tôi đã chạy đi, nhưng hôm nay lại bị phát hiện.Hàn Toa Toa vừa nghĩ tới Triệu Cuồng biến thành côn trùng lớn rót côn trùng nhỏ vào trong thân thể của người ta thì cảm thấy buồn nôn, thân thể run rẩy, sợ hãi không chịu được.Nhạc Trọng trầm giọng hỏi:- Thành thị dưới mặt đất hiện tại có bao nhiêu người sống sót?Hàn Toa Toa đưa ra phỏng đoán, nói:- Dựa theo tiêu chuẩn thì có thành thị này chứa được năm vạn người, trước khi thế giới biến dị thì có một vạn người sông bên dưới.

Thế giới sau khi biến dị rất nhiều người tử vong, tăng thêm không ngừng chết đói, bị người giết chết, tự tử, người càng ngày càng ít.

Tôi phỏng doán có chừng một ngàn năm trăm người.

Trong một ngàn năm trăm người đó có chừng tám trăm người bị ký sinh.Nhạc Trọng nghe vậy sắc mặt trầm xuống:- Hơn tám trăm quái vật ký sinh sao?Những quái vật ký sinh này có được tốc độ và lực lượng mạnh mẽ, muốn tiêu diệt chúng phải trả cái giá cực kỳ khủng khiếp.Nhạc Trọng tiếp tục truy vấn:- Cô ở nơi nào nhìn thấy Triệu Cuồng?Trong mắt Hàn Toa Toa hiện ra nét ảm đạm, nói:- Phòng thí nghiệm sinh vật.

Nghe nói trước tận thế nơi đó dùng làm nơi thí nghiệm vũ khí sinh vật.

Triệu Cuồng sau tận thế vẫn ở đó.

Chúng ta cũng ở đó nhìn thấy Triệu Cuồng.

Nhưng mà trừ tôi ra những người khác bị bắt đưa đi làm ký sinh rồi.- Mở cửa! !

Van cầu các người mở cửa.- Mở cửa ah! !

Cho chúng ta ra ngoài!"..."

Ở trong địa đạo kia truyền ra âm thanh gõ cửa, rất nhiều người sống sót hoảng sợ kêu gào từ phía sau cánh cửa, bọn họ không ngừng vỗ cửa và rên rỉ.Bạch Tiểu Thắng nhìn qua Nhạc Trọng bên này và hỏi:- Làm sao bây giờ, thủ lĩnh?Trong không gian nhỏ hẹp này, nếu như cho nhiều người sống sót chyaj ra bên ngoài chắc chắn sẽ bít kín đường đi, một khi những nhân loại này bị đám côn trùng ký sinh kia trà trộn vào và trốn ra ngoài, thế cục không thể vãn hồi.Trong khoảng cách gần khi đám ký sinh trùng bắn ra thì chỉ có người tiến hóa tốc độ đỉnh cấp như Bạch Tiểu Thắng mới có thể giết chết.

Những người còn lại có khả năng ký sinh.Nhạc Trọng trầm tư một hồi và ra lệnh.- Trừ Bạch Tiểu Thắng, Thiên Cung Anh, Trần Mộc, Tiễn Hòa thì những người khác lui ra ngoài.

Trương Hưng, Ngưu Kim, Vương Lợi, Chu Hạc bốn người canh giữ nữ nhân này.

Một khi phát hiện nàng có khả năng biến dị thì giết đi.

Chú ý an toàn!

Một khi có đồng bọn bị ký sinh, lập tức ra tay tiêu diệt bọn họ.

Trong nháy mắt bị ký sinh bọn họ không phải đồng bọn của chúng ta.Hàn Toa Toa vẻ mặt hoảng sợ nhịn không được thét to:- Tại sao lại giám thị tôi.

Tôi không có bị ký sinh.

Tôi xác định không có bị ký sinh.Trừng Hàn Toa Toa và trầm giọng nói:- Câm miệng!

Nếu như trải qua kiểm tra cô không có vấn đề, chúng tôi sẽ giải trừ giám sát cô.

Loại quái vật này quá nguy hiểm, một khi tiến vào đầu nhân loại sẽ biến thành quái vật.

Hơn nữa nếu như tôi không có đoán sai, nó có lẽ còn có thể khống chế tư duy con người, kế thừa trí nhớ của sinh vật bị ký sinh.

Cô có bị ký sinh hay không.

Trải qua kiểm tra là có thể.Hàn Toa Toa bị Nhạc Trọng trừng thì thân cứng lại, không dám nói cai gì.Nhạc Trọng nhìn qua Bạch Tiểu Thắng ra lệnh:- Các người ở đây!

Không cho phép cho bất cứ người nào xông ra ngoài.Bạch Tiểu Thắng nhìn Nhạc Trọng gật gật đầu:- Vâng!Nhạc Trọng đi tới trước người thụ tinh Bích Lục và nói:- Cô và quái thụ cấp thấp đi theo tôi.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 870: Tấn Công Thành Thị Dưới Đất.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnBích Lục gật gật đầu sau đó sóng tinh thần tỏa ra bốn phía, những quái thụ cấp thấp nhanh chóng đi tới.Trong tầng hầm ngầm nhanh chóng bị quái thụ cấp thấp bao phủ.Nhạc Trọng trầm giọng quát:- Mở cửa!Người phía sau cánh cửa hoảng sợ lao ra bên ngoài.- Cứu tôi!- Cho tôi ra ngoài!- Mau tránh ra!"..."

Những người sống sót kia tranh giành mà chà đạp nhau, tử thương vô số, bọn họ giãy dụa ý đồ chạy ra khỏi thông đạo.Nhạc Trọng nhìn qua những tên người sống sót mạnh mẽ xông qua.- Giết sạch bọn chúng! !

Hủy diệt đầu của chúng!Bích Lục khẽ gật đầu và ra lệnh.

Những quái thụ cấp thấp bổ nhào qua.Đầu của hai tên người sống sót chạy trước tiên bị quái thụ cấp thấp đánh nát, móng vuốt sắc bén của chúng cắt vào đầu và óc trắng hiện ra.Trong óc của đám người này có côn trùng màu trắng mập mạp búng ra ngoài, lao qua phía quái thụ cấp thấp.Quái thụ cấp thấp mở miệng ra bắn dây leo ra ngoài, thoáng cái bắt lấy đám côn trùng màu trắng và đưa vào miệng, sau đó nhai vài cái và nuốt vào bụng.Vừa thấy mặt đã giết hơn mười người, nhưng không có ngoại lệ tất cả đều bị ký sinh.- Quả là thế!Nhạc Trọng nhìn qua đám người bị giết có côn trùng lao ra ngoài thì nghiền ngẫm.Nhạc Trọng từ dưới đất lao ra ngoài.

Rất nhanh có nhiều người sống sót lao ra muốn trốn đi.

Như vậy quá mức dị thường.

Phải biết rằng bọn người Nhạc Trọng đều là người tiến hóa, tốc độ vượt xa nhân loại bình thường.

Những người sống sót này có thể nhanh chóng đuổi theo, chỉ có một khả năng.

Bọn họ đều bị ký sinh cả rồi.Hơn mười người bị giết thì đám còn lại lập tức biến thân.Những người bị ký sinh sau khi biến thân có lực lượng không thua gì quái thụ cấp thấp, không ngừng có quái thụ cấp thấp bị chúng nện dẹp, xé rách.

Đồng thời những người chưa biến thân bị tiêu diệt, côn trùng màu trắng bay ra ngoài.Hai bên chém giết nhau trong thông đạo nhỏ hẹp này, hoàn toàn không có đường đi.- Như vậy không được!Nhạc Trọng nhìn tình hình chiến đấu này thì nhíu mày.

Những quái thụ cấp thấp này là lực lượng của hắn.

Hắn cũng không muốn bị tiêu hao toàn bộ ở đây.Nhạc Trọng cầm lấy pháo điện tử trong tay, hắn nhắm vào đám ký sinh và bóp cò.Từng chùm sáng hiện ra bắn giết đám người bị ký sinh kia.Nhạc Trọng nhanh chóng bắn ra mười phát pháo điện tử, đám ký sinh chết tử thương thật nhiều.Rất nhiều quái thụ tiến vào thông đạo, chúng không ngừng vây công đám ký sinh và người bị ký sinh.Chiến đấu qua ba giờ, chiến đấu thảm thiết sau ba giờ cũng kết thúc, Nhạc Trọng mang theo người của mình đi vào trong thành thị dưới đất.Chỉ thấy trong thành thị này khắp nơi một mảnh tĩnh mịch, trên đường phố trừ một ít máu tươi ra thì không còn gì tồn tại cả.Nhạc Trọng nhìn qua chung quanh trầm giọng nói:- Bạch Tiểu Thắng!

Anh dẫn người thủ nơi này, trừ chúng ta ra, cho dù là ai cũng không được thả ra ngoài.Một khi đám côn trùn màu trắng này tiến vào trong loài người thì đó chính là tai nạn hủy diệt.Vẻ mặt Bạch Tiểu Thắng ngưng trọng gật đầu nói:- Vâng!Nhạc Trọng nhìn qua Bích Lục ra lệnh:- Tiêu diệt tất cả sinh mệnh thể trừ chúng ta, phá hư đầu của chúng, tiêu diệt ký sinh trong đầu của bọn chúng.Bích Lục gật đầu tâm niệm vừa động từng đạo sóng tinh thần truyền cho đám quái thụ cấp thấp.Những quái thụ cấp thấp phát ra tiếng kêu khát máu, phân tán ra chung quanh và tìm kiếm con mồi.Nhạc Trọng nhìn qua Bích Lục ý bảo:- Cô ở lại chỗ này!

Chờ tôi ra lệnh sẽ có tin tức.Bích Lục chính là thụ tinh tuyệt sắc, Nhạc Trọng dùng tánh mạng uy hiếp nàng, nàng lúc này mới khuất phục Nhạc Trọng.

Nhạc Trọng đối với nàng cũng phòng bị thật nhiều, không giống như với Ngân Sương.Ngân Sương là tiểu nữ hài ra đời trong bụng của biến dị thể, cho nên coi Nhạc Trọng là người thân mật nhất, chỉ cần Nhạc Trọng ra lệnh thì nàng sẽ tiêu diệt bất cứ địch nhân nào.Bích Lục nhìn qua Nhạc Trọng gật gật đầu đi tới bên người bọn người Bạch Tiểu Thắng.Nhạc Trọng hai mắt ngưng tụ thân hình chớp động, lập tức lao thẳng tới phòng thí nghiệm..Trên đường đi chỉ toàn vết máu đỏ sậm, không có tay chân tàn cụt hay là thi thể của người nào cả.Vốn Nhạc Trọng vừa mới vào trong thành thị thì nhìn thấy nhiều người mặt không biểu tình nằm la liệt trên mặt đất, nhưng mà bây giờ không thấy ai cả.Nhạc Trọng đi tới cửa phòng thí nghiệm, hắn một cước đá thẳng vào tron cánh cửa phòng thí nghiệm, cánh cửa bị lật tung lên.Sau khi đá văng cánh cửa phòng thí nghiệm, sáu đôi mắt đỏ thẫm, thân thể gân xanh nổi bật, mọc ra xúc tu như gián và trong miệng có mùi tanh hôi lao thẳng qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng lập tức rút hắc nha đao ra và nhanh chóng xoắn giết hai sinh vật này, chém sáu con ký sinh này thành phấn vụn.

Sáu đầu người bị nghiền nát, Nhạc Trọng thuận thế xoắn một cái, sáu côn trùng màu trắng mập mạp bị chém chết.Loảng xoảng!Nương theo âm thanh thủy tinh vỡ, tất cả người bị ký sinh hai mắt đỏ thẫm, điên cuồng gầm thét lao qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhướng mày, hắc nha đao trong tay huyễn hóa đao ảnh trùng trùng điệp điệp chém lên đám người bị ký sinh này.Không lâu sau thì đám người bị ký sinh ở cửa lập tức bị Nhạc Trọng xoắn giết không còn.Trong phòng thí nghiệm này thì các nơi có dấu vết chiến đấu, trên vách tường có thể nhìn thấy vô số vết đạn, từng khối gạch tàn toái.Nhạc Trọng một đường đi vào trong phòng thí nghiệm.Trong phòng thí nghiệm này có nhiều dụng cụ thủy tinh và nhiều khối tỉnh tinh trụ rỗng.Nhạc Trọng tiến lên cẩn thận xem xét, hắn phát hiện trong dụng cụ thủy tinh còn sót lại chất dịch dinh dưỡng màu trắng, mà ở bên ngoài lại không có một tia chất lỏng.Nhạc Trọng quan sát một chút và đưa ra phán đoán:- Có lẽ những dụng cụ thủy tinh ở đây bị lấy đi cả rồi.- Nơi này trước tận thế hẳn là nơi thí nghiệm sinh vật!Nhạc Trọng nhìn qua miểng của những dụng cụ thủy tinh, ở đó có các nhánh kim loại rỗng giống như mạch máu.Thí nghiệm vũ khí sinh vật Nhạc Trọng không có bao nhiêu phản cảm.

Chỉ cần sinh vật thí nghiệm không phải người vô tội thì cho dù chế tạo sinh vật binh khí hắn cũng không có cảm giác gì cả.Nhạc Trọng ngồi xổm xuống nhìn qua bãi chất lỏng dưới đất, sau đó đưa tay quẹt một cái nhìn kỹ:- Đây là máu! !

Máu của nhân loại! !

Còn không có hoàn toàn khô cạn, chúng đi hướng này!Nhạc Trọng ngẩng đầu dọc theo con đường máu tiến lên.Đột nhiên lúc này dự cảm nguy hiểm hiện ra trong lòng, hắn phát động kỹ năng ảnh bộ, lập tức né qua một bên.Một đạo do gân xanh ngưng kết, cánh tay sắc bén như lưỡi dao của bọ ngựa chém qua phía Nhạc Trọng, chém lên một góc vai trái của hắn, lưu lại vết ngấn bạc trên giáp da biến dị thú cấp bốn.Nhạc Trọng nhanh chóng đứng lên nhìn qua hướng dị vật.

Chỉ thấy giấu trong dụng cụ thủy tinh, thân cao tới hai mét, thân thể do vô số gân xanh ngưng tụ, một con bọ ngựa to lớn đi ra ngoài.Tốc độ công kích của con bọ ngựa cực kỳ biến thái.

Dùng tốc độ của Nhạc Trọng không thể tránh né hoàn toàn.

Nếu đổi người khác thì đại bộ phận người đã bị bọ ngựa chém giết.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 871: Phòng Thí Nghiệm.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnĐúng lúc này, một màn hình sáng ngời, thana nrh Triệu Cuồng xuất hiện.Triệu Cuồng nhìn qua Nhạc Trọng khẽ cười nói:- Thật làm cho tôi kinh ngạc!

Nhạc Trọng, anh quả nhiên xuất hiện ở nơi này.

Nhưng mà anh chỉ có thể đi tới đây, tiểu bảo bối của tôi sẽ xé anh thành phấn vụn.Dị quang trong mắt Triệu Cuồng chớp động nói:- Nhạc Trọng.

Thật sự là quá thất vọng, tôi thật sự muốn hợp tác với anh, chỉ cần anh nguyện ý cắm hài tử của ta vào người, trở thành một thành viên của hài tử của tôi, tương lai tôi sẽ cho anh làm vương của thế giới này, quân lâm đỉnh của các sinh vật.

Trong hài tử của tôi chỉ có anh mới có tố chát như vậy.

Sau khi trở thành vương của thế giới này, chỉ cần anh muốn thì thứ gì cũng có.

Cho dù anh muốn một vạn mỹ nữ quỳ trước mặt anh, mân mê bờ mông giống như chó mừng chủ cũng không có vấn đề gì.

Thế nào, có muốn thành hài tử của tôi không?Tinh quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên, quát lạnh:- Cút! !

Mày là quái vật!

Tao nhất định sẽ chém mày thành vô số đoạn.

Sau đó dùng lửa đốt thành tro bụi.Nếu như bị Triệu Cuồng cắm côn trùng vào người, Nhạc Trọng có thể khẳng định tư duy của mình sẽ bị sinh vật buồn nôn đó thay thế.

Cho dù trở thành vương của thế giới cũng chỉ là khôi lỗi mà thôi.Nhạc Trọng rút hắc nha đao bổ nhào qua con bọ ngựa.Hai tay của con bọ ngựa sắc bén không ngừng công kích vào người Nhạc Trọng, hai tay của bọ ngựa có thể xé rách cả giáp da biến dị thú cấp bốn.

Chỉ cần cho nó liên tục chém vào cùng một chỗ, nó có thể xé rách giáp da biến dị thú cấp bốn.Đột nhiên Nhạc Trọng dừng lại, nhảy ra phía sau, hai cánh tay của bọ ngựa không trúng.Nhạc Trọng mở bàn tay dùng kỹ năng ma viêm, một đạo ma viêm hóa thành mũi tên bắn thẳng vào đầu của bọ ngựa và không ngừng thiêu đốt lên.Đầu của con bọ ngựa không ngừng bị thiêu đốt, cánh trên ngời của nó không ngừng vỗ.

Hóa thành một đoàn hỏa cầu ngã xuống.Một con bọ ngựa khác lúc này đột nhiên hiện ra, sau đó xông thẳng qua phía Nhạc Trọng.- Quá chậm!Nhạc Trọng nhìn nhìn thấy bọ ngựa có tốc độ gấp mười sáu lần người bình thường thì cười cười, một đạo ma viêm khủng bố lao thẳng vào đầu và thân thể của bọ ngựa, đem con bọ ngựa này đốt thành hỏa cầu.Hai con bọ ngựa này cận chiến cực kỳ khủng bố, chúng có cánh tay sắc bén, lại như như thiểm điện, ngay cả Nhạc Trọng cũng khó tránh đi.

Nhưng mà tốc độ di chuyển của chúng không khủng bố như Nhạc Trọng.Hai con bọ ngựa không ngừng giãy dụa và bị ma viêm của Nhạc Trọng đốt thành tro tàn.Nhạc Trọng cẩn thận từng li từng tí đi qua cánh cửa lớn trước mặt.Nhạc Trọng vừa tiếp cận cánh cửa thì lập tức nhìn thấy vô số tơ nhện bao phủ cánh cửa.

Hắn dùng hắc nha đao chém lên tơ nhện thì nghe được âm thanh kim loại giao nhau, nhưng mà tơ nhện vẫn bị chém đứt.Tơ nhện vừa đứt, giống như xúc động cơ quan vậy, tơ nhện chung quanh từ bốn phương tám hướng bao phủ lấy Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhướng mày điểm một ngón tay, một đạo hỏa diễm bao phủ lấy tơ nhện, tại kinh khủng kia Hỏa Diễm Phong Bạo trước mặt sở hữu tất cả tơ nhện hết thảy đều bị thiêu đốt hóa thành tro tẫn.Sau khi đốt tơ nhện không còn, Nhạc Trọng bước vào gian phòng bên trong.,Lúc này trong phòng có hai con nhện to lớn chừng hai mét đang chiếm cứ đỉnh của gian phòng, nó vừa nhìn thấy Nhạc Trọng liền mở ra ra phun tơ nhện trong suốt qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vung tay và có hai đạo hỏa diễm quét tới, đốt tơ nhện thành tro, mà hỏa diễm phong bạo cũng bao phủ lấy hai con nhện này.Hai con nhện bị hỏa diễm bao phủ thì biến thành hỏa cầu, thống khổ giãy dụa sau đó bị hỏa diễm đốt thành tro bụi.Sau khi diệt sát hai con nhện, Nhạc Trọng nhìn qua chung quanh.Hỏa diễm của Nhạc Trọng lại thiêu đốt những tơ nhện của chúng còn sót lại.Sau khi tiêu diệt xong địch nhân, Nhạc Trọng tiếp tục đi tới trước.Xuyên qua hành quang gấp khúc, Nhạc Trọng đi vào đại sảnh to lớn.Trong đại sảnh khắp nơi đều là dịch nhờn màu trắng, trong dịch nhờn màu trắng này có quả trứng huyết sắc.Triệu Cuồng đã biến thành thân hình nhân loại, nhưng mà nửa người dưới của hắn dài tới hai mươi mét, mọc ra vô số xúc tu thật nhỏ, trên đó có trùng mập màu trắng.

Thân trùng của hắn cũng nằm trong huyết đàm, một cái ống to mộng từ trong miệng của hắn đâm vào cái trứng huyết sắc.Đây là huyết đàm từ vô số máu nhân loại tụ tập thành, chung quanh có tứ chi, nội tạng tán lạc khắp nơi.

Tám tên sinh vật biến dị cao hai mét không ngừng múc hỗn hợp trong huyết đàm lên cho vào chén dĩa đưa cho Triệu Cuồng ăn.Triệu Cuồng ngẩng đầu mặt mũi tràn đầy máu nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười dụ dỗ.- Anh đã tới!

Nhạc Trọng! !

Thật sự là không dậy nổi.

Tôi rất bội phục anh đấy, trở thành hài tử của tôi đi!

Chỉ cần anh trở thành hài tử của tôi, tôi có thể ban cho anh lực lượng vô cùng, cho anh tiến hóa thành hình thái sinh mệnh thể hoàn mỹ nhất.

Anh cũng trông thấy, chỉ cần trở thành hài tử của tôi, lực lượng đều đạt tới mức khủng bố.

Hơn nữa tôi có năng lực khiến anh không ngừng tiến hóa để trở thành vương của thế giới.- Đây là câu trả lời của tao!Nhạc Trọng cười lạnh một tiếng, móc pháo điện tử bắn qua phía Triệu Cuồng.Một tia sáng trực tiếp bắn qua Triệu Cuồng.Sắc mặt Triệu Cuồng đại biến hét lên.Tám ký sinh thể chung quanh Triệu Cuồng lập tức cầm thuẫn che lấy thân thể của Triệu Cuồng.Chùm tia sáng bắn thẳng vào trên mặt thuẫn, liên tiếp bắn xuyên qua sáu cái thuẫn và biến mất.Triệu Cuồng bị giật mình thét lên không ngớt, từ trong thân thể trùng của hắn xuất hiện xúc tu không ngừng đưa máu và trứng huyết sắc.Một côn trùng đỏ thẫm cao ba mét phá kém mà ra, hai mắt của nó đỏ thẫm, hai tay, hai chân đều có gai xương bén nhọn, thân cao hơn hai mét, một đại tinh tinh mọc ra móng vuốt sáu mươi cm.Con tinh tinh vừa xuất hiện thì đôi mắt đỏ thẫm lên, từng đạo khí tức nguy hiểm hiện ra ngoài, nó lập tức biến mất, sau một khắc xuất hiện trước người của Nhạc Trọng và một trảo chụp qua đầu của Nhạc Trọng.- Thật nhanh! !

Quái vật này tốc độ thật nhanh! !

Nó nhanh nhẹn chỉ kém thiểm điện cấp ba một bậc!Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra nét kinh hãi và dùng hắc nha đao đưa lên ngăn cản.

Đương một tiếng vang thật lớn, một cổ sức lực lớn khủng khiếp từ trong đại tinh tinh truyền ra ngoài, chấn đắc tay phải của Nhạc Trọng rung lên.Triệu Cuồng biến thân côn trùng mở phát ra tiếng kêu thê lương, không ngừng đem chất lỏng đỏ tươi chảy ra bên ngoài, rót vào trong trứng đỏ thẫm.

Quả trứng rung rung, giống như bên trong có thứ gì đó phá kén mà ra.- Không thể tiếp tục như vậy!Hàn quang trong mắt Nhạc Trọng lóe lên và ma viêm phong bạo lập tức quét qua ngoài.Những quả trứng côn trùng trong chất dịch màu trắng này có hơn trăm quả, nếu như ấp ra toàn bộ chính là lực lượng không nhỏ.Nhạc Trọng nhìn thấy quả trứng huyết sắc kia bị ma viêm không ngừng thiêu đốt.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 872: Diệt Sát Dị Trùng.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDưới ma viêm thiêu đốt thì quả trứng kia không ngừng nổ vang, lộ ra sinh vật dị dạng bên trong. có quả trứng thai nghén ra nhân loại hai đầu, có trứng thì thai nghén ra con hổ trảo con báo, có trứng thai nghén ra nhân loại có mai rùa, ở trong trứng côn trùng có đủ loại quái vật, hiển nhiên là dựa vào sinh vật tồn kho trong căn cứ mà tiến hóa.Lúc này đại tinh tinh tập trung công kích vào Nhạc Trọng, khiến hắn không thể phân tâm ra được.

Đột nhiên lúc này ma viêm trong phòng biến mát, chỉ còn lại nhiều quả trứng côn trùng bị đốt nổ và Triệu Cuồng nguyên khí đại thương.Triệu Cuồng hung dữ nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng và dùng sức đưa phần đuôi lên, một đoàn dịch nhờn màu trắng bắn qua phía Nhạc Trọng.Đồng thời trong đoàn dịch nhờn này có quả trứng nở ra, trong quả trứng huyết sắc này có móng vuốt màu xanh đưa ra ngoài.

Giống như hung thú đáng sợ xuất thế.- Phải tốc chiến tốc thắng!Nhạc Trọng cảm thụ cảnh vật chung quanh biến hóa thì thần sắc kiên định, thoáng cái phát động kỹ năng thao túng trọng lực.Một cỗ trọng lực mạnh mẽ bao phủ đại tinh tinh, làm cho thân thể nó có chút trầm xuống.

Nhưng mà trọng lực này với đại tinh tinh mà nói không chút gánh nặng gì cả.

Hung quang trong mắt nó lóe lên, một quyền đánh vào đầu của Nhạc Trọng.Lúc này nắm đấm của đại tinh tinh đánh vào đầu của Nhạc Trọng.

Sau một khắc thân thể Nhạc Trọng sụp đổ hóa thành mảnh vụn.- PHÁ...!Bản thể Nhạc Trọng hiện ra bên phải thân thể của đại tinh tinh, hắc ám đấu khí cường đại lcường hóa +2 và sử dụng móng vuốt của Hỏa Diễm Điểu đâm tới.Mong vuốt của Hỏa Diễm Điểu cấp bốn vô cùng sắc bén chém đại tinh tinh thành hai nửa, vô số huyết dịch đỏ tươi bắn ra ngoài, vung vãi trên mặt đất.Tay phải của Nhạc Trọng vung vung lên và hỏa diễm phong bạo bao phủ khắp tòa nhà.

Quái vật trong quả trứng huyết sắc lúc này không ngừng giãy dụa, phát ra âm thanh thê lương sau đó biến thành tro bụi.Đại lượng sâu nhỏ màu trắng bị ma viêm của Nhạc Trọng đốt cháy và nổ tung.Nhạc Trọng cầm pháo điện từ trong tay, hắn nhắm vào đầu của Triệu Cuồng và bóp cò.Một đạo quang mang bắn vào người của Triệu Cuồng, đạo quang mang này bắn xuyên qua người hai ký sinh cầm cự thuẫn trước người của Triệu Cuồng, sau đó bắn xuyên qua người của Triệu Cuồng, thân thể của hắn xuất hiện cái động.Trong miệng Triệu Cuồng phun ra nhiều trứng và rống to lên.- Ah! !

Nhạc Trọng!

Mày làm tổn thương tao!

Tao muốn mày chết không yên lành.

Tao muốn mày chết không yên lành! !

Tao sẽ ký sinh lên người của mày.

Giết sạch người mày yêu thương nhất.- Hiện tại mày sắp chết rồi!

Còn gào cái quỷ gì?Nhạc Trọng lạnh lùng cười cười cầm pháo điện từ và bóp cò, từng đạo pháo điện từ bắn vào thân thể Triệu Cuồng và bắn ra vô số cái động, vô số chất lỏng màu trắng, máu tươi, từng quả trứng côn trùng từ trong người Triệu Cuồng bắn ra ngoài.Một quả pháo điện từ bắn thẳng vào đầu lâu của Triệu Cuồng, đầu của Triệu Cuồng bắn thành cái động.Mất đi đầu lâu Triệu Cuồng giãy dụa vài sau đó ngã xuống đất.Nhạc Trọng nhìn qua thi thể Triệu Cuồng và tron lòng buông lỏng một hơi, cuối cùng cũng giết được quái vật đáng sợ này.

Nếu như quái vật này trốn lên mặt đất, với nhân loại mà nói chính là ác mộng.Tiêu diệt Triệu Cuồng, Nhạc Trọng quay đầu nhìn qua thi thể đại tinh tinh kia, hắn dùng móng vuốt Hỏa Diễm Điểu bổ vào đầu của đại tinh tinh, chém giết con tinh tinh.Đầu của đại tinh tinh bị chém làm hai, một con côn trùng như bò cạp toàn thân đỏ thẫm nhanh như chớp lao qua phía Nhạc Trọng.Nhạc Trọng vung đao chém con trùng này thành hai đoạn, hắn một cước giẫm nát con côn trùng này.Đúng vào lúc này bên ngoài cửa phòng đột nhiên vang lên âm thanh thật lớn.Nhạc Trọng quay đầu nhìn qua quái thụ cấp thấp chạy tới đây.Đám quái thụ nhìn thấy chất dịch màu trắng và những quả trứng côn trùng thì hưng phấn lên.

Chúng thoáng cái lao vào trong dịch nhờn cắn nuốt liên tục.Đám quái thụ cấp thấp này không ngừng thanh lý nơi đây.Trong nội tâm Nhạc Trọng lặng lẽ nhìn qua hành động kỳ quái của chúng.

Hắn vốn định đốt toàn bộ gian phòng này, nhưng khi nhìn thấy tám quái thụ thôn phệ những quả trứng này, hắn mơ hồ cảm thấy đồ trong gian phòng có khả năng lợi dụng.Những quả trứng côn trùng trong đây có thể cho quái thụ cấp thấp thôn phệ và sinh ra dị biến.

Sau khi chúng thôn phệ đám trứng này, thân thể không ngừng run rẩy.

Không lâu sau thân thể chúng kéo dài ra, thoáng cái cao tới một mét tám, hai chân của chúng tráng kiện, đồng thời phủ thêm một tầng vỏ dày, hai móng của chúng cực lớn, hai mắt của chúng vô thần, lẳng lặng ngây người tại chỗ.Mười phút sau có một quái thụ mở to mắt ra, nó dùng sức kéo giãn thân thể, từng đạo dây leo bén nhọn đâm vào trong đám dịch nhờn.- Quái vật cấp 60: quái thụ cấp hai!

Quái thụ có được sức chiến đấu cường hoành.

Mặc dù không có bổn nguyên chi lực, nhưng mà có được bản năng chiến đấu cường đại, sức chiến đấu có thể so sánh với biến dị thú cấp ba nhỏ yếu.Nhạc Trọng dùng cảm giác chi nhãn nhìn qua quái thụ và nhận được tin tức.- Những quả trứng màu hồng này có lợi thật lớn với sinh vật dị biến.Nhạc Trọng nhìn qua quái thụ cấp thấp tiến hóa thì vui vẻ.Lúc này có chín quái thụ cấp thấp cũng lao vào thôn phệ những quả trứng huyết sắc này.Một quái thụ cấp thấp sau khi căn nuốt chừng mười quả trứng huyết sắc thì tiến hóa, sau đó lập tức cầm vài quả trứng huyết sắc bỏ vào trong miệng.Sau đó quái thụ cấp hai lập tức thôn phệ dịch nhờn màu trắng, tầng vỏ cây bên ngoài thân thể của chúng tróc ra, sau đó lại sinh ra, một tầng vỏ cây tiều tụy lại sinh ra, chậm rãi bao phủ toàn thân của nó.- Quái vật cấp ba: quái thụ cấp ba!Sau khi quái thụ này có tầng vỏ cây tiều tụy bao phủ toàn thân thì Nhạc Trọng nhìn thấy quái thụ cấp hai thoáng cái biến thành quái thụ cấp ba khủng bố.Nhạc Trọng nhìn qua quái thụ cấp ba thì lập tức truyền tin tức cho Bích Lục:- Bích Lục, triệu hồi tất cả quái thụ dưới trướng tới đây.Nếu như quái thụ này vẫn tiến giai lên quái thụ cấp bốn thì tương đương với biến dị thú cấp bốn thì phiền toái.

Biến dị thú cấp bốn Nhạc Trọng cũng không biết Bích Lục có thể khống chế nổi quái vật này hay không.Sau khi thôn phệ toàn bộ trứng quái trùng hoàn tất, chúng đều không ngoại lệ tất cả tiến giai lên quái thụ cấp hai, có được sức chiến đấu khủng bố.Thời điểm những quái thụ cấp hai muốn dựa theo bản năng thôn phệ những quả trứng huyết sắc thì thân thể chúng khẽ run lên, một thân hình chớp động nhảy ra bên ngoài.Quái thụ cấp ba thân thể sáng ngời thoáng cái nhìn qua những quả trứng côn trùng huyết sắc và dịch nhờn màu trắng kia sau đó lập tức quay đầu đi nhanh ra bên noài.Nhạc Trọng nhìn thấy hành động của quái thụ cấp ba thì chấn động.- Quả là thế, quái vật đẳng cấp càng cao càng khó khống chế.

Nếu như quái thụ tiếp tục tiến hóa thì quá phiền toái.Nhạc Trọng nhìn qua những quả trứng côn trùng huyết sắc và dịch nhờn màu trắng kỳ dị thì dùng đam chém lên những quả trứng côn trùng, chém đầu của sinh vật bên trong, chém những côn trùng màu đỏ trong đầu của chúng thành hai đoạn.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 873: Sát Tinh Liệt Minh.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng đem hai vại dịch nhờn màu trắng, ba mươi quả trứng huyết sắc bỏ vào trong trữ vật giới chỉ, sau đó bắt đầu dùng đao phân giải thi thể mẫu trùng Triệu Cuồng này.Trong người biến dị thú cao cấp đều có bảo bối, Nhạc Trọng cũng muốn nhìn một chút Triệu Cuồng là sinh vật có trí tuệ này có được bảo vật như thế nào.Nửa người dưới của Triệu Cuồng khắp nơi đều là trứng lúc nhúc và côn trùng màu trắng, trừ chuyện đó ra còn có dịch nhờn buồn nôn.

Nhạc Trọng không chê bẩn mà một đường phân giải, từ trong trái tim Triệu Cuồng phát hiện viên châu.Nhạc Trọng đem nguyên châu màu đỏ này bỏ vào trong trữ vật giới chỉ, lại đem Triệu Cuồng băm vụn vụn vặt vặt nhưng không phát hiên được bảo vật gì, cẩn thận tìm tòi gian phòng một lần, không có phát hiện bất luận quả trứng côn trùng nào còn sót lại mới quét dọn chiến trường.Trong thành thị này không còn người sống sót.

Trừ những ký sinh biến thành pháo hôi ở cửa ra vào, những người còn lại đều đã bị mẫu trùng Triệu Cuồng này xem như mỹ thực ăn sạch rồi.Nhưng mà trong tòa thành tị này Nhạc Trọng thu được một vạn tấn lương thực, đại lượng thiết bị nghiên cứu sinh vật, ba trăm súng trường, hai mươi lăm vạn viên đạn, một trăm tấn dầu ma-dút và các vật tư phụ phẩm.Vật tư trong thành thị này rất phong phú, nhưng Triệu Cuồng là kẻ thống trị lại là sinh vật ký sinh, hắn tự nhiên không muốn cho những con heo trong mắt nó mạnh hơn.

Bởi vậy chỉ có rất ít vật tư được phân phối cho người khác, đại bộ phận vật tư cũng không có nhúc nhích qua.Trừ vật tư ra, đại bộ phận thiết bị nghiên cứu không hao tổn gì, chỉ cần chữa trị thì phòng thí nghiệm sinh vật sẽ sử dụng được.Nhạc Trọng có thể thành lập viện nghiên cứu ở nơi này.Nhạc Trọng cũng đem hai mươi chín quả trứng huyết sắc giao cho quái thụ dưới trướng Bích Lục ăn, thoáng cái có hai mươi quái thụ tiến giai cấp ba.Quái thụ cấp ba sức chiến đấu so ra còn kém hơn Thiểm Điện cấp ba nhiều, thế nhưng mà mười quái thụ cấp ba cùng xông lên thì mạnh như Thiểm Điện cũng phải chạy trốn.

Nếu không nó cuối cùng nhất sẽ bị đám quái thụ xé thành phấn vụn.Mang theo nhiều chiến lợi phẩm, Nhạc Trọng lúc này quay trở về Tề Mộc Huyện.Sau khi quay về Tề Mộc Huyện thì Nhạc Trọng nhất thời cũng không có làm hành động lớn gì, chỉ chỉnh huấn Thường Thắng Quân và huấn luyện Vũ Văn Ưng cùng đám Thiên Đường Thần Quốc đầu hàng.Đồng thời lấy được trang bị một sư đoàn dã chiến trên thành thị dưới đất, Nhạc Trọng cũng trở thành thế lực mạnh mẽ trên thảo nguyên.Trong thảo nguyên mênh mông, có một ít bộ lạc, rất nhiều bộ lạc Mông Cổ đều phục thuộc vào Mông Cổ vương đình.Một thiếu nữ người Hán mười lăm mười sáu tuổi tên là Chương Hiểu ăn mặc đơn bạc vội vàng ẩn chung quanh đám cừu của tiểu bộ lạc Mông Cổ tiểu.Lúc này đại bộ phận khu vực bao phủ trong tuyết, nhưng mà vẫn có khu vực mọc cỏ xanh, làm cho những dân du mục này tiếp tục chăn thả.Sau khi thế giới biến dị, rất nhiều động vật đều biến thành biến dị thú, nhưng mà vẫn có động vật không có biến dị, mà là ương ngạnh sống sót.

Chỉ cần không bị tang thi hay biến dị thú bắt ăn thịt thì chúng vẫn sống tốt.Hốt Ngạch Nhiễm người này có hùng tài đại lược.

Hắn biết rõ di sản trước tận thế sẽ có ngày dùng hết sạch.

Hắn ở trong Mông Cổ quốc phái người tìm kiếm không ít động vật không có biến dị trong tận thế, sau đó phân phát cho những tiểu thế lực phụ thuộc vào hắn chăn thả.Hốt Ngạch Nhiễm một chuyến này làm một hạ tựu vì hắn đoàn kết đại lượng Mông Cổ dân chăn nuôi.

Rất nhiều Mông Cổ dân chăn nuôi đều xem hắn vi chúa cứu thế.

Đồng thời chợt ngạch nhuộm trên thân thể chảy xuôi theo hoàng Kim gia tộc huyết mạch cũng làm cho rất nhiều Mông Cổ dân chăn nuôi thập phần ủng hộ hắn.Chương Hiểu hai mắt bầm tím hai tay đầy vết roi, nàng không chỉ ban ngày đi chăn thả, buổi tối về nàng còn bị nam nhân tùy ý lăng nhục, nàng muốn chạy trốn.

Nàng cũng tránh được một lần.

Nhưng mà kết cục chính là ba ngày sau nàng đói khát tới mức tuyệt vọng nên quay về.

Nàng đã tuyệt vọng cùng chết lặng.Lúc này có một đám đại hán Mông Cổ Đại cao lớn thúc ngựa chạy tới, tên đại hán Mông Cổ này nhìn qua Chương Hiểu, trên mặt hiện ra thần sắc hưng phấn và dùng roi quất lên thân thể đơn bạc của Chương Hiểu:- Tiểu tiện nhân!

Cáp Cách đại gia muốn đè mày!

Cỡi quần áo mày ra, vểnh mông của mày lên, làm cho Cáp Cách đại gia hưng phấn nào!Roi ngựa đánh lên thân thể đơn bạc của Chương Hiểu, trực tiếp quất rách quần áo của nàng.

Đồng thời trên người gầy yếu của nàng lưu lại vết máu.Chương Hiểu thoáng cái thống khổ co rút trên đất, nước mũi nước mắt thoáng cái chảy ra, nàng giãy dụa một chút.

Trực tiếp cỡi y phục trên người, nằm rạp trên mặt đất giống như con chó vểnh mông lên.Một gã tên đại hán Mông Cổ chỉ vào Chương Hiểu cười ha ha:- Tiện! !

Thấy không!

Đây là người Hán đê tiện!

Những nữ nhân người Hán này là đê tiện nhất, một đám đều giống chó không biết liêm sỉ.Một gã đại hán Mông Cổ nhảy xuống ngựa đi tới bên người Chương Hiểu:- Đến!

Mọi người cùng nhau đẩy nó!Vài tên đại hán Mông Cổ Đại còn lại tủm tỉm đi tới bên người Chương Hiểu.- Đồ đê tiện này lúc trước dám chạy trốn!

Thật là đáng chết!- Lột da của nó, đem đi nướng ăn nhé?- Không tệ!

Chủ ý này không tệ!"..."

Vài tên đại hán Mông Cổ đi qua bên phía Chương Hiểu, sau đó thương nghị xem nên giết Chương Hiểu thế nào.Chương Hiểu nghe đám người Mông Cổ này nói chuyện thì thân thể run rẩy.

Hai hàng nước mắt chảy ra.

Trước tận thế nàng như bảo bối trong nhà, thế nhưng mà mà sau tận thế thì biến thành nô lệ của người Mông Cổ, tất cả đã cải biến, nàng nhận hết tra tấn của nhân gian, ngay cả tôn nghiêm cũng bị đạp xuống đáy.

Những người Mông Cổ còn không buông tha nàng, còn đang suy nghĩ nên hành hạ nàng tới chết ra sao, làm cho nội tâm của nàng tràn ngập sợ hãi.Một gã đại hán Mông Cổ cười dữ tợn đi tới trước người Chương Hiểu rút loan đao ra.- Tao quyết định!

Chặt hai chân của nàng ta.

Xem nàng trốn thế nào!Một gã đại hán Mông Cổ nhướng mày lớn tiếng kêu lên:- Ô Thản, trước đừng chém!

Khắp nơi đều là máu không thú vị.

Chờ chúng ta chơi xong thì mày hãi chém!Một gã đại hán Mông Cổ đi tới trước người Chương Hiểu và cởi quần xuống nắm đầu của Chương Hiểu đặt dưới háng của mình cười cười.- Tao tới trước, tiểu tiện nhân, liếm lão tử đi!Thời điểm Chương Hiểu sắp bị dí vào háng của đại hán Mông Cổ này thì tiếng súng vang lên, đầu của đại hán Mông Cổ này bị bắn nổ tung.Thi thể không đầu ngã xuống đất.Ba tên đại hán Mông Cổ kinh hãi thì có cung tiễn bắn qua hướng này, trực tiếp đâm vào tim của bọn họ, bọn chúng chết tại chỗ.Hai ngàn tên vũ trang cưỡi hắc lân mã thúc ngựa như bay tới đây.Một gã chiến sĩ nhìn qua thủ lĩnh kỵ binh Liệt Minh và nói:- Lão đại, nơi này có nữ hài.

Xử lý như thế nào?

Giết nàng sao?Liệt Minh cao thấp dò xét Chương Hiểu và nói:- Nàng đoán chừng là nô lệ người Hán.

Lưu nàng một mạng!05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 874: Mãn Mông Liên Hợp.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLiệt Minh lấy hai binh nước khoáng và năm bánh quy áp súc đưa cho Chương Hiểu:- Tiểu quỷ!

Tôi là đội trưởng kỵ binh dưới trướng Nhạc Trọng.

Nếu như cô còn sống sót, vậy thì đi tới hướng Tề Mộc Huyện đi, chỉ có ở đó cô mới có đường sống.Chương Hiểu cơ linh thoáng cái khóc lên nhìn qua Liệt Minh nói:- Dẫn tôi đi! !

Cái gì tôi cũng nguyện ý làm.

Van cầu anh dẫn tôi đi!- Thật có lỗi, tiểu quỷ.

Trên thế giới này tôi không phải cứu thế chủ, tôi còn có nhiệm vụ tại thân, không có cách nào giúp cô được.

Có thể giúp cô chỉ có chính cô mà thôi.

Tề Mộc Huyện mới là sinh lộ duy nhất của cô, muốn sống sót, sống sót có tôn nghiêm thì đi Tề Mộc Huyện a.Liệt Minh nhìn qua Chương Hiểu liếc lắc đầu, sau đó nghiêm nghị hạ lệnh:- Giết sạch tất cả bầy cừu.Hai trăm tên chiến sĩ thoáng cái chém giết hơn mười con cừu, sau khi giết sạch đám cừu thì lập tức tập trung khoét đi thịt non nhất của chúng, một mồi lửa đốt sạch đám cừu.- Xông lên!

Giết sạch đám súc sinh Mông Cổ này đi!Liệt Minh hét lớn mang theo hai trăm kỵ binh xông vào trong bộ lạc Mông Cổ của Chương Hiểu bên kia.Đám người trong bộ lạc Mông Cổ nhìn thấy bầy cừu bị giết và đốt sạch thì lập tức tập trung chiến sĩ lao ra bên ngoài.Trong tận thế này, ba thế lực không ngừng chinh chiến, những mục dân bình thường thì chăn cừu, vừa lên ngựa là chiến sĩ.

Cơ hồ hoàn toàn là do hoàn cảnh bức bách, bức bách bọn họ từ bình dân biến thành chiến sĩ, nếu như bọn họ không như vậy, sẽ biến thành nô lệ của Đột Quyết đế quốc cùng Mãn Châu đế quốc.- Đi chết!Liệt Minh nhìn thấy đám chiến sĩ Mông Cổ xông tới thì tươi cười dữ ơợn, từng đạo không khí nhận đâm qua đám chiến sĩ Mông Cổ bên kia.Hơn mười chiến sĩ Mông Cổ bỗng nhiên bị không khí nhận chém chết.Hai trăm chiến sĩ được Liệt Minh dẫn dắt xông vào trong bộ lạc chém giết không còn.Liệt Minh đằng đằng sát khí ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của ta!

Trừ nô lệ người Hán ra, những người còn lại thì giết chết.- Vâng!Đi theo bên người Liệt Minh là hai trăm chiến sĩ lao vào trong bộ lạc.Không lâu tron bộ lạc hỏa diễm bốc cháy, kỵ binh của Liệt Minh mang ra hai trăm người Hán nô lệ quần áo rách tả tơi.Liệt Minh không có phái người hộ tống đám người Hán này, hắn dẫn theo người xông qua bộ lạc tiếp theo.Chương Hiểu nhìn thấy bộ lạc kia hỏa diễm hừng hực, trong mắt hiện ra hào quang cừu hận, cầm thật chặt bánh quy áp súc và nước khoáng đi qua phía Tề Mộc Huyện.Sâu trong thảo nguyên mênh mông, bên cạnh một cái hồ có đồng cỏ và nước sung túc, tọa lạc một lều vải màu vàng cực kỳ uy nghiêm.

Ở trong lều vải có mười mấy tên nam tử Mông Cổ mặc trang phục truyền thống phân ra hai bên, chính giữa có một ngai vàng, ngồi một gã dáng người khôi ngô, mắt ưng mũi câu, tướng mạo anh tuấn, hai mắt chớp động thần sắc kỳ dị, tuổi chừng hai mươi tám.

Nam tử trẻ tuổi này chính là hoàng đế Mông Cổ đế quốc Hốt Ngạch Nhiễm.Bột Nhi Tử hai mắt đỏ thẫm chớp động thần sắc cừu hận bước qua chỗ Hốt Ngạch Nhiễm lớn tiếng nói:- Đại hãn!

Thương Ưng Kỵ và mười hai bộ lạc bị đám chó người Hán đồ sát, tất cả súc vật đều bị đốt sạch.

Đã có một ngàn tám trăm người chết dưới đao của đám chó người Hán kia, kính xin đại hãn phát binh tiêu diệt những tên người Hán chó má này!Liệt Minh ở trên thảo nguyên là ma quỷ đáng sợ nhát, mỗi tập kích một bộ lạc, đều giải phóng nô lệ người Hán và giết sạch người Mông Cổ, người Đột Quyết, người Mãn Châu.Liệt Minh dẫn theo hai trăm người tiến hóa, rất nhiều người có thù hận sâu đậm với Mông Cổ đế quốc, Đột Quyết đế quốc, Mãn Châu đế quốc.

Bọn họ ra tay cũng tàn nhẫn, không lưu người sống, làm cho thảo nguyên nổi lên gió tanh mưa máu, bộ lạc dưới trướng của ba thế lực bị tiêu diệt nhiều, tất cả mọi người đều hận bọn họ thẫu xương.Hốt Ngạch Nhiễm tràn ngập uy nghiêm nhìn Bột Nhi Tử và trong mắt sáng lên.

Mông Cổ đế quốc chính là Hốt Ngạch Nhiễm dùng chủ nghĩa dân tộc cực đoan ngưng tụ mà ra.Sau khi Mông Cổ đế quốc phát triển lớn mạnh thì Hốt Ngạch Nhiễm muốn cải biến thi hành biện pháp chính trị nhưng phát hiện quá khó khăn.

Hắn biết rõ Trung Quốc dùng biện pháp dung hợp chủng tộc là chủ lưu, tương lai muốn cướp toàn bộ Trung Quốc thì phải dung hợp chủng tộc.

Nếu không cho dù hắn đánh hạ cả thảo nguyên, tương lai đánh vào Trun Quốc cũng lâm vào phản kháng kịch liệt.Nhưng mà Mông Cổ đế quốc phát triển đến bây giờ, đã không phải là Hốt Ngạch Nhiễm có thể khống chế.

Dưới trướng của hắn những bộ lạc Mông Cổ đều có đại lương nô lệ các chủng tộc khác, trong tay của hắn cũng có hàng trăm hàng ngàn nô lệ người Hán.

Nếu như hắn buông tha đám nô lệ người Hán này, chỉ sợ hắn sẽ bị đám thủ hạ này đả đảo.Chủ nghĩa dân tộc cực đoan có thể nhanh chóng ngưng tụ dân tâm một dân tộc, thế nhưng mà nếu muốn thay đổi chính sách này quá khó hăn.

Bởi vì chủ nghĩa dân tộc cực đoan sẽ tạo ra một đám điên cuồng.

Một khi thủ lĩnh không cách nào thỏa mãn lợi ích của bọn chúng, bọn chúng sẽ dùng thủ đoạn bạo lực đả đảo thủ lĩnh.Trong mắt A Mộc Tây Ngạt hung quang chớp động hung dữ nói ra:- Đại hãn, Huyết Ưng Kỵ tôi nguyện ý làm tiên phong, lúc này chúng ta nhất định phải tiêu diệt thế lực của Nhạc Trọng.Con của A Mộc Tây Ngạt ở trong một bộ lạc lúc đang chơi nữ nhân thì bị Liệt Minh một đao chặt bỏ thủ cấp.

Chuyện này làm cho A Mộc Tây Ngạt tràn ngập cừu hận với Nhạc Trọng.Hốt Ngạch Nhiễm trầm giọng nói:- Như vậy các người tìm được biện pháp đối phó tám trực thăng vũ trang của Nhạc Trọng rồi sao?Nghe Hốt Ngạch Nhiễm nói thì các tướng lãnh trầm mặc.Trong tay của Nhạc Trọng có được tám chiến cơ lôi đình, tám chiến cơ lôi đình trong tận thế tài nguyên thiếu thốn, vũ khí thiếu thốn thì không ai phá hủy được.Trong chiến tranh hiện đại thì vũ khí tiên tiến không phải vạn năm, không có vũ khí tiên tiến thật ra tuyệt đối không thể.

Trăm vạn đại quân của Saddam Hussein bị quân Mỹ dễ dàng đánh tan là minh chứng điểm này.Trong tay Nhạc Trọng có tám chiến cơ lôi đình, trong mắt ba thế lực là cục đá lớn áp không thở nổi.Tuy bọn người Hốt Ngạch Nhiễm mở ra không ít binh doanh, nhưng mà vũ khí phòng không không nhiều lắm.

Rất nhiều vũ khí phòng không đều là súng máy 14.

5 li.Tên lửa đất đối không bọn họ có hai mươi quả, mà không có nhân tài sử dụng chúng a, Hốt Ngạch Nhiễm rất đau đầu.Chiến đấu trong thảo nguyên.

Cơ hồ tất cả thế lực không có không quân, vấn đề này cũng không có gì, nhưng mà bây giờ gặp được đối thủ như vậy bọn họ rất đau đầu.Trước khi gặp được Nhạc Trọng thì Mông Cổ đế quốc đại quân chỉ cần xe tăng, trọng pháo vừa xuất hiện trên chiến trường là có thể dễ dàng bình loạn thế lực phản kháng.

Căn bản không cần tên lửa phòng không.Kéo Thuật đứng đầu Ma Lang Kỵ nói- Đánh đêm! !

Chúng ta có thể tấn công vào ban đêm.

Trong đêm tối tác dụng của tám chiến cơ lôi đình có hạn.- Không sai!

Đánh đêm quả thật là có thể làm sức chiến đấu của bọn chúng giảm xuống thấp nhất.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 875: Đại Quân Tiếp Cận. (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Không hổ là Kéo Thuật!"..."

Trong lều vải truyền ra âm thanh hoan hô.Vào ban đêm, rất nhiều trang bị tiên tiến không có tầm nhìn, sức chiến đấu giảm xuống thật lớn.Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm dưới trướng có được bốn vạn chiến sĩ nhưng mà được trang bị vũ khí chỉ có một vạn người.

Đại bộ phận người còn lại đều cầm vũ khí lạnh.

Cho dù chiến sĩ có trang bị súng ống cũng chỉ là súng trường, súng ngắn cũ kỹ, thậm chí còn có nhiều vũ khí đồ cổ.Nhưng mà dùng chúng đối phó người sống sót trên thảo nguyên rất dễ dàng.

Nhưng nếu đối phó quân đội trang bị tử tế như Nhạc Trọng là quá khó khăn.Một gã chiến sĩ từ bên ngoài đi vào.- Đại hãn!

Sứ giả Mãn Châu quốc cầu kiến!Trong mắt Hốt Ngạch Nhiễm sáng ngời nói:- Cho hắn vào!Một gã mặc âu phục thẳng, dáng người đơn bạc tướng mạo không tầm thường đi vào trong lều Mông Cổ vương đình, quỳ hai gối trước mặt Hốt Ngạch Nhiễm và cúi đầu thật sâu, nói:- Mãn Châu quốc Phạm Thiên Minh bái kiến đại hãn!

Chúc đại hãn vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua nam tử trẻ tuổi này:- Đứng lên đi!Phạm Thiên Minh nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm sáng sủa nói:- Tạ đại hãn!

Lần này Huyền Chân bệ hạ vĩ đại phái tôi đến đây, là hy vọng cùng bệ hạ ký kết minh ước.

Cùng tiêu diệt thế lực của Nhạc Trọng.Phạm Thiên Minh cao giọng nói ra:- Nhạc Trọng người này hung ác thô bạo, tàn nhẫn hiếu sát.

Hắn vừa xuất hiện trên thảo nguyên, các tộc nhân thảo nguyên trên rối loạn, hòa bình đã bị đánh phá.

Vô số người vô tội chết trong tay hắn.

Liệt Minh chỉ là cây đao nhỏ nhưng mà khắp nơi đồ sát người chăn cừu không có sức chiến đấu.

Hành vi của hắn không bằng heo chó.

Mà súc sinh còn cao thượng hơn hắn nhiều lắm.

Nếu để cho hắn tiếp tục giết như vậy, cả thảo nguyên sẽ bị hắn hủy diệt.

Huyền Chân bệ hạ vĩ đại cho rằng tuyệt đối không thể cho ác ma này còn sống, hy vọng song phương có thể bỏ qua hiềm khích lúc trước, liên thủ tiêu diệt ác ma đáng sợ này!Hốt Ngạch Nhiễm mặt không biểu tình như không nhìn ra cái gì, nói:- Nhạc Trọng trong tay có tám chiến cơ lôi đình.

Trực thăng vũ trang chưa diệt trừ thì chúng ta đừng nên tranh luận tiêu diệt hắn thế nào.Phạm Thiên Minh tự tin cười nói:- Đại hãn, tám trực thăng vũ trang của hắn sẽ do Mãn Châu đế quốc đến ứng phó.

Xin ngài tin tưởng lực lượng của chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ đem tám trực thăng của hắn phá hủy.

Uy hiếp bầu trời giao chúng tôi, trên mặt đất xin nhờ ngài.

Cũng chỉ có thiết kỵ vô địch của Mông Cổ mới có thể dễ dàng phá hủy lực lượng súc sinh Nhạc Trọng này.Hốt Ngạch Nhiễm thản nhiên nói:- Ah!

Tôi muốn biết các người dùng cái gì tiêu diệt tám trực thăng vũ trang của Nhạc Trọng.

Không có nắm chắc tất thắng, tôi không dễ dàng xuất binh.Phạm Thiên Minh do dự một chút đem máy tính bảng có chứa đoạn video ra.- Bệ hạ, đây chính là vũ khí tiêu diệt trực thăng của Nhạc Trọng đấy.Ánh mắt tất cả mọi người nhìn qua lều vả.Chỉ thấy trong video là mười hai trực thăng vũ trang xếp thành hai hàng.

Phía sau mười hai trực thăng vũ trang là một gã chiến sĩ Mãn Châu đế quốc và người da trắng đang bận rộn chung quanh hai mươi bốn trực thăng vũ trang.- Hai mươi bốn trực thăng vũ trang!Nhìn thấy cảnh trong video đó, tất cả tướng lĩnh của Mông Cổ quốc đều hít khí lạnh vào.

Một trực thăng vũ trang trong tận thế này chính là đại sát khí, một ít thế lực nếu nếu nắm được một chiếc trực thăng vũ trang hoàn toàn có thể dùng nó chinh chiến bốn phía, có rất ít thế lực không thể công phạt.Mãn Châu quốc có được mấy trực thăng vũ trang, nhưng mà bọn họ xem đám trực thăng này như bảo bối, số lượng tuyệt đối không có khả năng có hai mươi bốn chiếc.Phải biết rằng, trước tận thế ngoài Mông Cổ với tư cách một nước độc lập ra, căn cứ vào số liệu công bố chính thức thì trong nước của bọn họ không có quá một trăm trực thăng.Trong tận thế vật tư thiêu thốn, Mãn Châu quốc lại có hai mươi bốn chiếc trực thăng vũ trang quả nhiên nghe mà gợn người.Hốt Ngạch Nhiễm sắc mặt ngưng trọng nhìn chằm chằm vào Phạm Thiên Minh có chiếu thiếu kiên nhẫn nói:- Những trang bị này làm sao có?Phạm Thiên Minh nhẹ nhàng cười nói:- Đại hãn, đây là cơ mật của quốc gia, không tiện nói ra ngoài, nhưng nếu chúng ta liên minh tiêu diệt Nhạc Trọng, quốc gia của tôi nguyện ý cho ngài mười bốn trực thăng vũ trang.Hốt Ngạch Nhiễm liều mạng chỉ vào chiến cơ lôi đình và nói:- Tốt!

Nhưng mà tôi muốn mười bốn chiếc này.Hung uy chiến cơ lôi đình Hốt Ngạch Nhiễm đã thông qua A Mộc Tây Ngạt, Bột Nhi Tử hai thủ lĩnh hiểu rõ.

Hắn hiện tại bức thiết hy vọng có được vũ khí tân tiến như vậy.Phạm Thiên Minh nhìn video và vẻ mặt xin lỗi:- Mồ hôi, thật có lỗi, nếu là loại trực thăng này chúng tôi chỉ cho ngài một chiếc.Chiến cơ lôi đình với với tư cách là khoa học kỹ thuật siêu thời đại, sức chiến đấu mạnh gấp ba lần trực thăng vũ trang bình thường.

Dưới tình huống bình thường thì chiến cơ lôi đình có thể chiến với ba chiếc trực thăng bình thường, thậm chí còn có thể đánh bại ba chiếc trực thăng vũ trang hổ thức.

Đương nhiên bốn trực thăng vũ trang hổ thức cũng có thể phá hủy một chiếc chiến cơ lôi đình.Hốt Ngạch Nhiễm hai mắt chớp động thần sắc kiên định và trầm giọng nói:- Hai chiếc! !

Tiêu diệt Nhạc Trọng chỉ cần hai loại trực thăng vũ trang này.

Lúc này tôi sẽ ngự giá thân chinh, tập hợp tất cả lực lượng của Mông Cổ đế quốc tiêu diệt Nhạc Trọng.Trong mắt Phạm Thiên Minh hiện ra thần sắc vui mừng:- Tốt!

Quyết định như vậy!Lúc này Mãn Châu đế quốc trải qua đả kích luân phiên, chiến sĩ tinh nhuệ giảm bớt nhiều.

Tuy bọn họ đầu nhập vào Thiên Đường Thần Quốc, thế nhưng mà Thiên Đường Thần Quốc trên thảo nguyên không nhiều lắm, chỉ có thể trợ giúp không trung cho bọn họ.Thế lực cường đại lớn nhất trên thảo nguyên vẫn là Vương Hốt Ngạch Nhiễm, chỉ cần thảo nguyên Vương Hốt Ngạch Nhiễm nguyện ý cung cấp bộ binh ưu tú.

Song phương kết hợp sẽ có thể đánh tan bất cứ thế lực nào trên thảo nguyên.Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt hiện ra hung quang và nói:- Tốt!

Nhưng mà trước khi diệt sát Nhạc Trọng chúng ta phải tiêu diệt Đột Quyết đế quốc.

Nếu không bị người ta ngư ông đắc lợi chính là trò cười.Phạm Thiên Minh gật đầu đồng ý nói:- Xác thực như thế, hai nước chúng ta cộng đồng tiêu diệt u ác tính Đột Quyết đế quốc.Mông Cổ đế quốc cùng Mãn Châu đế quốc song phương ký minh ước không xâm phạm lẫn nhau.

Liền hình thành một cổ lực lượng khổng lồ.Hai cổ máy chiến tranh khổng lồ khởi động, từng đội quân khổng lồ vây quanh căn cứ Đột Quyết đế quốc.Một gã thị vệ hốt hoảng nhảy vào trong lều vải hoàng kim của Đột Quyết đế quốc hét lớn:- Bệ hạ! !

Bệ hạ, không tốt! !

Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc tấn công chúng ta!Ô Nhĩ Thoát Thoát lúc này thân thể đang chơi hai nữ nhân trên ngai vàng, hai mươi mấy nữ tử tướng mạo mập gầy khác nhau không ngừng tự sướng, đồng thời phát ra âm thanh rên rỉ mê người.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 876: Đại Quân Tiếp Cận. (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong lều vải bộ dạng dâm dục sa đọa vô cùng.

Hoàng Kim Lang Kỵ trải qua mấy lần trọng thương, thực lực đã suy yếu sáu phần mười, ngay cả phụ tá đắc lực là A Bố Địch Thác Mã đều chết thảm tại Ô Lan sơn mạch.

Chuyện này làm cho Ô Nhĩ Thoát Thoát đả kích nặng.

Ô Nhĩ Thoát Thoát đã có chút đả kích không gượng dậy nổi, cả ngày ở trong lều vải chơi gái, trải qua sinh hoạt mơ mơ màng màng.- Mày là đồ ngu xuẩn!

Lại dám quấy rầy hào hứng của tao, đi chết đi! !Thời điểm tên hộ vệ xâm nhập, đúng là lúc Ô Nhĩ Thoát Thoát sướng nhất, hắn sướng nhất lại bị người ta đánh gãy, vung tay lên, một cái mâm tròn sắc bén đâm vào đầu của tên thị vệ.Đầu của tên thị vệ bị mâm tròn đánh nát, chết tại chỗ.Một kích đuổi giết tên thị vệ kia.

Ô Nhĩ Thoát Thoát móc cái bình đen và lấy dược hoàn màu đen ra uống vào, sau khi dược hoàn vào miệng, trên mặt của hắn hiện ra thần sắc mê say.

Hán càng hưng phấn và cuồng bạo.

Sau đó mở miệng cắn vai của một thiếu nữ, sau đó cắn ra một khối huyết nhục và nhai nuốt.Thiếu nữ bị hắn cắn huyết nhục không dám cắn chặt răng, nàng chỉ có thể chịu đựng, hai hàng nước mắt rơi xuống nhưng không dám hét lên.- Bệ hạ!Đại Đột Quyết đế quốc, Đông Nhĩ Mạc Lôi bước bước vào trong liều và nhìn thấy Ô Nhĩ Thoát Thoát giống như hung thú chơi nữ nhân, lại liếc mắt nhìn qua chiến sĩ lúc nãy bị mâm tròn giết chết:- Bệ hạ, Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc hai thế lực lớn quy mô tấn công Đột Quyết đế quốc chúng ta.

Hiện tại chính là thời điểm đế quốc cần có ngài nhất, sao ngài lại chơi nữ nhân?

Nữ nhân thứ này không nên chơi nhiều.

Chỉ cần ngài dẫn đầu chúng tôi đánh bại Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc thì nữ nhân của chúng tùy bệ hạ chơi! !

Hiện tại đã là thời khắc sinh tử tồn vong của đế quốc, kính xin bệ hạ tỉnh lại ah! ! !Ô Nhĩ Thoát Thoát đang chơi gái và uống thuốc, sau đó tinh thần hoảng hốt u mê, hưng phấn và hoảng loạn gào lên:- Cút! !

Lão tử còn chưa thoải mái đủ.

Đông Nhĩ Mạc Lôi mập.

Nhanh cút ra cho tao!Đông Nhĩ Mạc Lôi thoáng cái quỳ trên đất bi phẫn nói:- Bệ hạ tỉnh lại ah! !

Cầu ngài bệ hạ! !

Hiện tại đã vào thời khắc tồn vong, cầu ngài tỉnh lại.Đông Nhĩ Mạc Lôi một lòng muốn sáng tạo ra Đột Quyết đế quốc độc lập.

Hắn biết rõ chính mình chỉ biết chém giết nên không thể.

Muốn thành lập Đột Quyết đế quốc chỉ có dựa vào Ô Nhĩ Thoát Thoát.- Cút! !

Cút! !

Cút!

Cút!Ô Nhĩ Thoát Thoát tinh thần phấn khởi ném ra mười mâm thép tròn về phía Đông Nhĩ Mạc Lôi.Đông Nhĩ Mạc Lôi quỳ trên mặt đất cuống quít dập đầu cản bản không có phòng bị bị tấn công.

Ba miếng sắt thép tròn xẹt qua đầu của hắn, đầu của hắn lăn xuống đất, một cổ máu tươi bắn lên trời.

Bắn tung tóe trên mặt đất, người này có thể chiến đấu với Nhạc Trọng, trong chiến đấu với cường giả Mãn Châu đế quốc liều chết thoát đi được.Đông Nhĩ Mạc Lôi vừa chết cả Đột Quyết đế quốc nhân tâm sụp đổ, tất cả chiến tướng sinh ra dị tâm, mang theo bộ hạ của mình chạy thục mạng ra ngoài.Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc hai nước liên quân sớm có chuẩn bị, thừa dịp Đột Quyết đế quốc sụp đổ thì không ngừng đuổi giết, giết sạch từng bộ đội của Đột Quyết đế quốc.

Đồng thời lấy được nhiều vật tư, nhân khẩu của Đột Quyết đế quốc, thực lực tăng lên nhiều..Hoàng đế Đột Quyết đế quốc Ô Nhĩ Thoát Thoát cũng bị người tiến hóa đỉnh cấp của Mãn Châu đế quốc là Ngao Đấu một quyền đuổi giết, Đột Quyết đế quốc xưng bá nhất thời không ngờ tan thành mây khói trên thảo nguyên.Mãn Mông liên quân tiêu diệt Đột Quyết đế quốc chiến đấu quá dễ dàng, giống như một lần đánh trận nhỏ, đại quân đi qua nơi đâu không chỗ nào chống lại được.Có thể dễ dàng tiêu diệt Đột Quyết đế quốc đó là bởi vì Ô Nhĩ Thoát Thoát đã bị trúng độc.

Độc này ăn mòn ý chí, không có một tia ý chí chiến đấu, hắn thống soái Đột Quyết đế quốc cũng bị chia rẽ, không công tự phá.Mãn Mông liên quân tiêu diệt Đột Quyết đế quốc và sau đó cho quân đội phục hồi hai ngày, mang theo thế sét đánh lôi đình tiến qua chỗ của Nhạc Trọng là Tề Mộc Huyện.Vân Trấn là một trấn nhỏ phía trước của Tề Mộc Huyện, nó là vị trí bình chướng trọng yếu của Tề Mộc Huyện.

Chỉ cần trấn giữ được Vân Trấn là có thể ngăn cản nhiều địch nhânVới tư cách bình chướng của Tề Mộc Huyện, Nhạc Trọng trong trấn này xây dưng một doanh binh lực.

Đồng thời cho hai ngàn người sống sót không ngừng xây công sự, phòng ngự địch nhân tiến công.Đột nhiên ở ngoài Vân Trấn xuất hiện bụi mù, một lính trinh sát giấu người trên đại thụ biến sắc, thông qua bộ đàm lớn tiếng kêu lên:- Địch tập kích! !

Địch tập kích! ! !Bởi vì không có vệ tinh tồn tại, Nhạc Trọng cũng chỉ dùng thủ đoạn xưa nhất, cho một đám lính trinh sát trấn ở các nơi.Sau khi nhận được tình báo, cả Vân Trấn chấn động, từng gã chiến sĩ tiến vào vị trí và nhìn chằm chằm vào phương xa.Lý Nghiễm đứng ở phương xa tràn ngập sát ý với Mãn Mông liên quân.- Rốt cục đến, Mãn Mông liên quân sao?

Lúc này cho bọn chúng nhìn Thường Thắng Quân của chúng ta có bao nhiêu lợi hại!Trong Vân Trấn đong quân chính là chiến sĩ Thường Thắng Quân, bọn họ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, một đều đối với Mãn Mông liên quân tràn ngập cừu hận thầm nghĩ đại sát một hồi.

Mãn Mông liên quân đến công, đang cùng Nhạc Trọng tâm ý.Mãn Châu đế quốc, Mông Cổ đế quốc sợ hãi Nhạc Trọng kiêu ngạo.

Mà Nhạc Trọng cũng muốn tấn công vào Mãn Châu đế quốc, Mông Cổ đế quốc, nhưng mà rất khó tìm ra chủ lực của song phương để quyết chiến.

Mãn Mông liên quân chủ động tiến công, tuy áp lực rất lớn, nhưng đối với Nhạc Trọng là một cơ hội.Ở bên ngoài Vân Trấn có bao nhiêu hầm hào, đủ loại bẩy rập giết người.

Ở bên ngoài Vân Trấn có hai điểm cao, từ cao điểm bên ngoài nhìn thấy hai cao điểm.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua chiến hào phương xa và chỉ qua:- Cho quân nô đi lấp đầy chiến hào đi.Mông Cổ đế quốc quản lý nô quân là A Cổ nghe xong nhìn qua ba ngàn nô lệ mặt không biểu tình nói:- Đám heo chó các người đi qua lấp đầy chiến hào.

Chỉ cần các người lấp đầy chiến hào thì người nhà bọn mày sẽ nhận được chỗ tốt cực lớn, nô lệ cấp thấp tấn chức nô lệ cao đẳng, nô lệ cao cấp có thể tấn chức bình dân.

Đây là cơ hội duy nhất khiến các ngươi và người nhà của mình có được tôn nghiêm.

Đều xông lên cho lão tử!A Cổ bên cạnh gào lên, ba ngàn nô lệ quần áo rách tả tơi, bọn họ lưng cõng một túi cát chạy tới phía trước.

Mặc dù Hốt Ngạch Nhiễm dưới ngược đãi dân tộc khác dươi trướng rất hà khắc, nhưng mà bọn họ xem như giữ chữ tín.

A Cổ đều đồng ý thì trong mắt những nô lệ này hiện ra hào quang nóng rựcs.-Không nên giết tôi! !

Tôi là người Hán! !- Đừng nổ súng! !

Tôi làngười Hán! !"

- Đừng nổ súng, tôi là người Triều Tiên! !- Đừng nổ súng, tôi là người Miêu!- Đừng nổ súng, chúng ta là đồng bào!"..."

Dưới hai trăm chiến sĩ đốc chiến, ba ngàn nô lệ mang theo bao cát tiến lên phía trước.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 877: Nộ Quân Công Thành.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnXua đuổi bình dân công thành thì đây là cách mà Thành Cát Tư Hãn lưu truyền tới bây giờ, phương pháp rất độc ác.

Nếu như mặc cho bình dân này lấp đầy tường vây, đại quân Mông Cổ sẽ thuận thế phá thành.

Tiêu diệt những bình dân này làm tiêu hao đạn dược, còn có thể tổn thương sĩ khí, đúng là cực kỳ độc ác.- Đi! !

Rời khỏi nơi đây! !

Đi ah!- Không được qua đây, bên này có bẩy rập! !

Không được qua đây! !"..."

Nhìn qua ba ngàn nô lệ di động qua bên này, chiến sĩ trong Vân Trấn hai mắt đỏ thẫm rống to lên.

Bọn họ tình nguyện dùng đao thật thương thật đánh với Mãn Mông liên quân, nhưng mà không thể nhắm vào người của mình.Oanh! !Nương theo tiếng vang thật lớn.

Hơn mười người nô lệ giẫm lên địa lôi nổ tan xác, không chết tức tổn thương.Âm thanh nô lệ chết tổn thương và tiếng rên rỉ ngập trời.Chung quanh Vân Trấn có đủ loại bẫy rập, vốn những địa lôi này chính là chuẩn bị cho Mãn Mông liên quân, tuy nhiên lại bị những nô lệ này lấp đầy.- Ah! !

Tôi không muốn chết!Nhìn thấy đồng bạn bị nổ chết, bắn chết, một nô lệ chạy ra phía sau.

Dưới sự dẫn dắt của đồng bạn thì hơn mười tên nô quân cũng nghĩ tới chạy ra phía sau.- Kẻ chạy trốn phải chết!Những chiến sĩ Mông Cổ đốc chiến dùng đại đao chém giết những người bỏ chạy, trực tiếp chém giết những nô lệ này.Sau khi đốc chiến tiêu diệt hơn ba mươi người, ổn thỏa bình định chuyện này.Lý Nghiễm lãnh khốc vô cùng ra lệnh:- Súng bắn tỉa!

Bắn giết những đốc chiến!Phanh!

Phanh!Nương theo từng tiến súng lên.

Một tên đốc chiến Mông Cổ nhao nhao té trên đất, đầu có lỗ máu.Những tên đốc chiến bị bắn tỉa nấp sau công sự bắn chết.Dưới uy hiếp tử vong thì những chiến sĩ Mông Cổ đốc chiến trực tiếp sụp đổ, vứt bỏ hơn ba mươi tên chiến sĩ thì lập tức bỏ trốn.Mất đi đốc chiến uy hiếp, ba ngàn nô binh bỏ chạy tán loạn.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua ba ngàn nô binh lãnh khốc nói:- Không có mệnh lệnh dám lui ra phía sau, giết sạch bọn chúng!Mãn Mông liên quân bên kia bắn ra vô số đạn, làn mưa sắp thép bắn vào ba ngàn nô binh.A Cổ cầm súng trường điên cuồng bắn giết những tên nô lệ:- Chạy trở về đi!

Dùng cát trên lưng các người lấp hố, nếu không giết không tha!

Người nhà các người sẽ bị cắt chức làm heo chó, chịu hết lăng nhục.Ba ngàn nô binh bị Mãn Mông liên quân bắn phá thì chết tổn thương thảm trọng.

Đại lượng nô binh ngược lại nằm trong vũng máu.

Bọn họ bất đắc dĩ chỉ có thể khóc lóc tiếp tục xông vào địa ngục trước mặt.Hốt Ngạch Nhiễm không quan tâm đám nô binh chết sống, lập tức ra lệnh:- Vận dụng súng bắn tỉa sao?

Truyền mệnh lệnh của tôi, súng bắn tỉa tiến công!Hốt Ngạch Nhiễm ra lệnh thì vô số bắn tỉa đỉnh cấp tiến hành ác chiến với bắn tỉa của Nhạc Trọng bên kia.Phanh!

Phanh!Âm thanh thanh thúy thỉnh thoảng vang lên.

Tuy tiếng súng không dày đặc, nhưng mỗi lần vang lên trên cơ bản đều có một lượng bắn tỉa tử vong.

Hoặc là bắn tỉa dưới trướng Nhạc Trọng, hoặc là bắn tỉa của Mãn Mông liên quân.Bắn tỉa thảm thiết hồi lâu, bắn tỉa của Mãn Mông liên quân tổn thất thảm trọng, hai mươi tên súng bắn tỉa bị Thường Thắng Quân bắn vào đầu, nhưng mà bọn họ cũng tiêu diệt được mười bắn tỉa của Thường Thắng Quân.Nhạc Trọng thu phục được tinh nhuệ của Thiên Đường Thần Quốc đều là tinh nhuệ, đại bộ phận chiến sĩ đều là tài quyết giả, hơn nữa chuyển chức trở thành binh sĩ cho nên trong một ngàn bảy trăm người thì súng bắn tỉa có một ngàn người.

Bọn họ cơ bản đều luyện qua kỹ thuật bắn tỉa.

Mà trong Thường Thắng Quân bắn tỉa cũng có hai trăm.Thời điểm hai bên chiến đấu bắn tỉa thì hơn tám trăm nô quân ôm bao cát tới chiến hào.Lý Nghiễm nhìn qua hơn tám trăm nô quân và lãnh khốc ra lệnh.- Nổ súng! !- Các người trốn đi!

Không cho phép tiếp cận chiến hào!- Các người trốn đi.

Chúng tôi sắp nổ súng!"..."

Thường Thắng Quân trong Vân Trấn bất đắc dĩ hô to sau đó nổ súng, mỗi tiếng súng vang lên là nô quân ngã xuống.Binh lực của Nhạc Trọng trong Vân Trấn vốn kém hơn Mãn Mông liên quân.

Hắn duy nhất có thể dựa vào chính là nhiều bẫy rập, tường thành, công sự.Nếu như Lý Nghiễm mềm lòng vì tính mạng của nô quân mà bị lấp chiến hào, như vậy Mãn Mông liên quân công trấn vô cùng nhẹ nhõm,Thường Thắng Quân chết tổn thương càng lớn, đối với Thường Thắng Quân nhân số ít mà nói, đây là tổn thất không thừa nhận nổi.Một đám nô binh nằm trong vũng máu, nhưng mà cũng có không ít người vứt bao cát xuống hào.Một gã nô binh cực kỳ cơ linh, hắn biết đi tới trước hoặc lui ra phía sau đều chết, vì vậy trốn vào trong biên giới khe hẹp giữa hai bên là chiến hào.Những nô binh thấy thế thì càng chui vào trong chiến hào, bọn họ cũng không muốn bán mạng cho Mãn Mông liên quân, nhưng mà vì sống sót, bọn họ cũng chỉ có thể làm bia đỡ đạn, dùng thân thể lấp đầy bẫy rập cho Mãn Mông liên quân.- Triết Lý Mộc, anh mang binh đi chiếm đỉnh núi cho tôi.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua cao điểm hai bên Vân Trấn và ra lệnh.Hốt Ngạch Nhiễm thập phần tinh tường muốn đánh hạ Vân Trấn là chuyện cực kỳ thảm khốc.

Hắn quyết định phải nắm chắc ưu thế binh lực và hỏa lực nghiền Nhạc Trọng thành phấn vụn.- Vâng!

Bệ hạ!Triết Lý Mộc nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm cung kính ứng một tiếng sau đó rời đi.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua hoàng đế Mãn Châu đế quốc Huyền Chân và trầm giọng nói:- Huyền Chân bệ hạ, đỉnh núi bên kia giao cho các người.Lúc này tiến công Nhạc Trọng, Hốt Ngạch Nhiễm, Huyền Chân đều đánh bạc vận mệnh của Mông Cổ quốc cùng Mãn Châu quốc, kéo tất cả chiến sĩ tới đây.

Bọn họ thập phần tinh tường, mỗi khi qua ngày thì thực lực của Nhạc Trọng sẽ tăng lên một phần, nếu như hôm nay một trận chiến bại.

Mông Cổ quốc, Mãn Châu quốc sẽ thất bại, đại bộ phận người sẽ biến thành nô lệ của Nhạc Trọng.Huyền Chân tràn ngập uy nghiêm nhìn qua Ngao Đấu nói:- Ngao Đấu!

Anh dẫn người chiếm đỉnh núi!- Nô tài tuân mệnh!Ngao Đấu quì xuống nhìn qua Huyền Chân thi lễ sau đó rời đi.Triết Lý Mộc, Ngao Đấu hai đại chiến tướng rời tách đi, Mãn Mông liên quân chợt tấn công vào hai đỉnh núi.Oanh!

Oanh!Nương theo từng tiếng nổ mạnh, trọng pháo trực tiếp bắn vào đỉnh núi, tiếng nổ lớn cơ hồ lật tung hai đỉnh núi.Mông Cổ đế quốc, Mãn Châu đế quốc từng lấy qua rất nhiều trang bị trước tận thế.

Trong đó trọng pháo dã chiến không ít, lần này bọn họ tập trung trọng pháo oanh kích đỉnh núi giống như thiên băng địa liệt, vô số đá vụn bắn ra, có thể thấy uy lực mạnh như thế nào.Dưới công kích của trọng phảo, chỉ sợ cả đỉnh núi sẽ bị san bằng, bọn họ cho rằng trên đỉnh núi không cách nào kháng cự.- Đánh!Thời điểm Mãn Mông liên quân sắp đánh lên đỉnh núi, ở trong đường hầm có rất nhiều chiến sĩ Thường Thắng Quân tay cầm súng trướng bắn điên cuồng vào Mãn Mông liên quân.Đại lượng Mãn Mông liên quân bị Thường Thắng Quân bắn té trên mặt đất.- Gục xuống! !

Gục xuống!Một tên quan quân của Mông Cổ rống lớn kêu lên.Phanh!Nương theo đó là tiếng súng vang lên, đầu của tên quan quân Mông Cổ bị bắn nổ.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 878: Tranh Đoạt Đỉnh Núi.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTổng cộng có bốn liên của Mãn Mông liên quân phân tán ra chiến đấu kịch liệt với chiến sĩ Thường Thắng Quân trên đỉnh núi.Hốt Ngạch Nhiễm rất nhanh thu được tin tức bất lợi, sắc mặt hơi đổi:- Đường hầm! !

Không ngờ là đường hầm!

Nhạc Trọng thằng này quá đáng sợ rồi!Đường hầm chính là phòng ngự hữu hiệu, năm đó ở trên chiến trường Triều Tiên thì quân tình nguyện đã ngăn được thế công hung hãn của quân Mỹ.Hốt Ngạch Nhiễm vừa nghe được trên đỉnh núi có đường hầm thì chấn động.- Tướng quân!

Hỏa lực của địch quá mạnh, hai đại đội sắp ngăn không được, xin chi viện!Đóng quân trên đỉnh núi đều là tinh nhuệ Thiên Đường Thần Quốc mà Nhạc Trọng hợp nhất, bọn họ đã trải qua chuyển chức binh sĩ và đại lượng đều có đẳng cấp cường hóa trên 20.

Sức chiến đấu của bọn họ mạnh hơn người thường, hơn nữa đều là tay súng thiện xạ.

Mỗi một người nếu đặt trong đặc chủng kiếp trước đều là vương giả.

Mãn Mông liên quân trong thảo nguyên được xem là tinh nhuệ, nhưng mà hiện tại không thể làm được gì.Triết Lý Mộc lạnh lùng nhìn qua đỉnh núi và ra lệnh.- Rút lui!Hai đại đội bị đánh tan lập tức rút lui như thủy triều.Vũ Văn Ưng nhìn thấy Mông Cổ rút lui thì tinh quang hiện ra, ra lệnh:- Rút về đường hầm!Đám chiến sĩ này lập tức như con chuột rút lui vào trong đường hầm.Oanh!

Oanh!

Oanh!Trên đỉnh núi chiến sĩ vừa mới chui vào đường hầm, hỏa lực khủng bố bắn vào đỉnh núi, hỏa lực mạnh mẽ muốn xé nát đỉnh núi này.Dưới hỏa lực mạnh mẽ nhiều đường hầm sụp đổ giết chết nhiều người trong đó.Sau khi hỏa lực ngừng thì Triết Lý Mộc cũng ra lẹnh tấn công tiếp.Triết Lý Mộc biết rõ binh lực trên đỉnh núi không quá nhiều cho nên hạ quyết tâm cho hai doanh binh lực tiến lên.Hai doanh binh lực gần tám trăm người, một khi phát động tiến công thì tòa núi nhỏ này không khác gì bị kiến bao quanh.- Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp!

Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp!

Tọa độ xx, xxx.Vũ Văn Ưng từ trong đường hầm nhìn qua quân đội Mông Cổ tiến lên thì rống to vào bộ đàm.Oanh!

Oanh!Phương xa thuộc trọng pháo của Thường Thắng Quân nổ sung, một phát nổ kinh thiên làm cho cả ngọn núi chấn động.Hỏa lực khủng bố làm vô số chiến sĩ Mông Cổ phấn thân toái cốt.

Thậm chí thời điểm đạn pháo 155 li rơi xuống thì một nửa binh lực đã chết.- Súc sinh đáng chết!Hai doanh binh lực Mông Cổ phát động tiến công, dưới hỏa lực mãnh liệt này cũng chỉ có hơn ba trăm người quay về, Triết Lý Mộc nhìn qua một màn này thì tức giận không thôi.Những chiến sĩ Mông Cổ này đều có ý chí chiến đấu tinh nhuệ, trải qua vô số lần chiến đấu nên mỗi người đều là bảo bối.

Thoáng cái chết tổn thương gần năm trăm người, đối với Mông Cổ đế quốc mà nói là tổn thất không nhỏ.

Tráng đinh có nhiều.

Trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc và trải qua chiến đấu hun đúc không nhiều.Rơi vào đường cùng, Triết Lý Mộc do dự một chút lại phát động hai đại đội tấn công vào đỉnh núi.Sau tận thế, các loại nhà chế tạo vũ khí tê liệt, mỗi một thế lực đạn pháo tồn kho có hạn, mỗi một phát đạn pháo đều là bảo vật.

Triết Lý Mộc rơi vào đường cùng cũng chỉ có thể dùng binh lực tấn công.

Hắn đang đánh bạc Thường Thắng Quân cũn không dám sử dụng đạn pháo không hạn chế.Xác thực như Triết Lý Mộc sở liệu, hai doanh này không bị pháo kích, bọn họ xông lên đỉnh núi nhỏ thì Vũ Văn Ưng dẫn đầu tài quyết giả không ngừng công kích, song phương tiến hành bắn nhau thảm thiết.Từng đội quân Mông Cổ không ngừng tấn công đỉnh núi nhỏ và phân tán ra.

Bọn họ tuy là quân tinh nhuệ của Mông Cổ đế quốc nhưng mà sức chiến đấu thua kém bọn người Vũ Văn Ưng vài lần, hơn nữa Vũ Văn Ưng cũng chiếm địa lợi, đánh hạ dĩ dật đãi lao (*dùng khỏe ứng mệt), những chiến sĩ Mông Cổ tiến công quả thực chính là muốn chết.Nhưng mà Hốt Ngạch Nhiễm cùng Huyền Chân cũng không hổ là kiêu hùng của thảo nguyên, đúng lúc này buông tha hiềm khích và liên thủ tấn công toàn lực vào Nhạc Trọng.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua đỉnh núi nhỏ và ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Cho Triết Lý Mộc trước chạng vạng tối hôm nay phải chiếm được núi nhỏ.

Trong tay hắn là một vạn dũng sĩ của đế quốc Đại Mông Cổ, thậm chí ngay cả đỉnh núi nhỏ khôn lấy được, còn ra thể thống gì?

Nếu như hắn không chiếm được núi nhỏ thì qua đây dắt ngựa cho tôi!Triết Lý Mộc nghe được Hốt Ngạch Nhiễm ra lệnh thì hai mắt đỏ thẫm, hắn nhanh chóng gọi cho một trăm người cường hóa trong Khiếp Tiết Quân và rống to lên:- Đế quốc Đại Mông Cổ là quốc gia vĩ đại nhất, vì đế quốc Đại Mông Cổ vĩ đại, cùng tôi xông lên!

Đoạt được trận địa thì mỗi người quan thăng ba cấp, phần thưởng mỹ nữ mười người, dê bò trăm đầu!- Sát! !

Sát! !

Sát!

"Những Khiếp Tiết Quân và người cường hóa Mông Cổ thoáng cái hưng phấn kêu to lên.Triết Lý Mộc nổi giận gầm lên một tiếng mang theo ba trăm cường giả đánh vào đỉnh núi.Vũ Văn Ưng ở trong đường hầm nhìn qua bọn người Triết Lý Mộc phát động công kích cũng nhô đầu ra tiến hành xạ kích vào bọn người Triết Lý Mộc.Không khí bích chướng, nham thạch tấm chắn, cốt thuẫn to lớn, những người cường hóa cao cấp trong Khiếp Tiết Quân thậm chí là mạnh hơn, bọn họ thi triển dị năng, ngăn cản được nhiều viên đạn bắn xuống, đồng thời dùng năm người làm một tiểu đội xông lên núi.Vũ Văn Ưng xạ kích đại bộ phận bị kỹ năng của Khiếp Tiết Quân ngăn cản được, mà quân tinh nhuệ của Mông Cổ cảm giác linh mẫn nên khó giết chết được.- Quân đội người cường hóa sao?

Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp!

Thỉnh cầu hỏa lực trợ giúp!

Tọa độ xx, xxx.Vũ Văn Ưng nhìn qua đám người cường hóa thì kêu to trong bộ đàm.Oanh!

Oanh!

Oanh!Hỏa lực dày đặc lại bao phủ đỉnh núi.Những không khí bình chướng bị bắn nát, năm tên chiến sĩ Khiếp Tiết Quân cũng bị nổ phấn thân toái cốt.

Một viên đạn pháo bắn tan nham thạch, bắn ra cái lỗ to lớn, đám quân sĩ Khiếp Tiết Quân cũng hóa thành tro bụi, chỉ lưu lại có động bằng nửa sân bóng.

Một viên đạn pháo bắn lên cốt thuẫn, âm thanh nổ mạnh thôn phệ người tiến hóa sức mạnh.Trước mặt trọng pháo, người cường hóa trong Khiếp Tiết Quân không ngăn được một kích, chỉ cần bị trọng pháo oanh trúng, trực tiếp biến thành tro bụi.- Xông lên a! !

Chỉ có xông lên chúng ta mới có đường sống.Trong hỏa lực mạnh mẽ, Triết Lý Mộc giống như hổ điên cầm Trảm Mã đao rống lớn sau đó như cơn gió xông lên đỉnh núi.Triết Lý Mộc thân là người tiến hóa, bộc phát tốc độ cực kỳ khủng bố, hắn giống như cơn gió lốc xuyên qua vô số viên đạn, Trảm Mã đao chớp động hai cái, hai tên chiến sĩ tài quyết giả bị chém chết.Triết Lý Mộc chém giết hai tên tinh nhuệ xong thì nhảy vào trong hầm đào kia, điên cuồng đuổi giết những người khác.

Hắn giống như hung thần chém giết đám người trong hầm, không người nào là địch của hắn cả.Triết Lý Mộc trong quân đội Mông Cổ là kiêu tướng hung ác.

Căn cứ bị hắn công phá nhiều không kể xiết, rất nhiều căn cứ khó chơi đều bị hắn đánh tan toàn bộ.

Mà thực lực của hắn trong Mông Cổ đế quốc không ngừng tăng lên, hắn đã rất ít vọt tới tiền tuyến chém giết.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 879: Đánh Lén Quân Doanh Ban Đêm.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhưng mà đối mặt với lệnh của Hốt Ngạch Nhiễm thì hắn phải xông lên tuyến đầu, muốn đoạt lại đỉnh núi này.Vũ Văn Ưng nghe được tiếng kêu thảm thiết của binh sĩ thì hai mắt đỏ lên ấn vào nút nổ quả bom:- Vương bát đản đáng chết!

Đi chết đi!Oanh!

Oanh!Nương theo âm thanh nổ tung kinh thiên động địa, Triết Lý Mộc nhảy vào đường hầm bỗng nhiên bị nổ tung, trong chớp mắt Triết Lý Mộc đã bị nổ tan xác, chết trong đường hầm.Nhạc Trọng thập phần biết rõ những người tiến hóa đỉnh cấp cực kỳ khó chơi.

Một người tiến hóa đỉnh giai có thể đồ sát một binh đoàn.

Chỉ có có đại lượng chất nổ mới giết được đám người này.

Bởi vậy trên tuyền tiến, không ít địa phương có bòm bị vùi trong đất, chuyên môn đối phó những người tiến hóa này.- Triết Lý Mộc đại nhân đã chết!- Tại sao có thể như vậy?

Triết Lý Mộc đại nhân đã chết!"..."

Khiếp Tiết Quân cùng tinh nhuệ của Mông Cổ đế quốc vọt tới gần đỉnh núi, nhìn thấy tiếng nổ kinh thiên động địa thôn phệ Triết Lý Mộc, bọn họ sắc mặt như tro tàn, sĩ khí thoáng cái sụp đổ lui về phía sau.Vũ Văn Ưng nhìn thấy Khiếp Tiết Quân và tinh nhuệ của Mông Cổ đế quốc rút lui thì nội tâm buông lỏng.

Khiếp Tiết Quân và tinh nhuệ Mông Cổ đế quốc sức chiến đấu cực kỳ không tầm thường, nếu không có trọng pháo trợ giúp, bọn họ ở trên đỉnh núi này bị đối phương xông lên sẽ bắt lấy được.

Thế nhưng mà có trọng pháo trợ giúp, bọn họ có thể kỳ tích giữ được đỉnh núi.

Nhưng mà phải trả giá bằng hai mươi mốt huynh đệ phải chết.Trong đại doanh Hốt Ngạch Nhiễm nghe được Triết Lý Mộc chết thì sắc mặt như tro tàn, quát:- Cái gì Triết Lý Mộc chết?

Ngươi xác định?Một tên chiến sĩ băng bó con mắt đang quỳ trước mặt hắn và nói:- Đại hãn, đó là tôi tận mắt nhìn thấy.

Đại hãn, ngài phải báo thù cho Triết Lý Mộc tướng quân ah!Sắc mặt Hốt Ngạch Nhiễm biến hóa và phất tay cho chiến sĩ lui xuống:- Đi xuống đi!Triết Lý Mộc là một trong bốn đại chiến tướng dưới tay của Hốt Ngạch Nhiễm, đi theo Hốt Ngạch Nhiễm nam chinh bắc chiến lập nhiều công lao hiển hách, bây giờ chết tại đây làm nội tâm Hốt Ngạch Nhiễm sinh ra dự cảm điềm xấu.Hốt Ngạch Nhiễm hai mắt đỏ thẫm rống lớn:- Nhạc Trọng, tao tuyệt đối không tha cho mày!

Tao nhất định sẽ diệt mày, dùng đầu của mày tế anh linh của Triết Lý Mộc!Chiến đấu thập phần kịch liệt, song phương không ngừng giằng co trên đỉnh núi.Hai đỉnh núi nhỏ như cối xay thịt, không ngừng xoắn giết Mãn Mông liên quân.

Nhưng mà có không ít chiến sĩ tinh nhuệ của Thường Thắng Quân chết trong đường hầm.Chiến đấu kịch liệt cả ngày, Mãn Mông liên quân trả giá một ngàn người chết trận cũng không đoạt được hai đỉnh núi nhỏ.

Mà chiến sĩ Thường Thắng Quân trên đỉnh núi có sáu mươi người chết, bốn mươi người trọng thương.Vẫn chiến đấu tới chạng vạng tối, Mãn Mông liên quân lúc này mới thu binh quay lại quân doanh.Trong đại doanh Hốt Ngạch Nhiễm nhíu mày hỏi mọi người:- Mọi người có đề nghị gì không?Chỉ hai đỉnh núi nhỏ làm cho Mãn Mông liên quân trả giá một ngàn người chết mà không lấy được, làm cho Hốt Ngạch Nhiễm đối với Nhạc Trọng tràn ngập kiêng kị.Hốt Ngạch Nhiễm lúc này thống soái sáu vạn Mãn Châu đế quốc và một vạn đại quân tinh nhuệ là bảy vạn người.

Vốn hắn cho rằng dễ dàng nghiền nát thế lực của Nhạc Trọng.

Nhưng mà Vân Trấn lại ngăn cản đường đi của hắn, làm cho trong lòng của hắn tràn ngập cảm giác nguy cơ.Bảy vạn đại quân hành động cần tiêu hao lương thực rât lớn, Mông Cổ đế quốc cùng Mãn Châu đế quốc đều triệu tập rất nhiều nô lệ, dân phu vận chuyển lương thực đến chèo chống trận chiến tranh này.

Nhưng mà trận chiến này không thể kéo dài quá lâu.

Nếu như kéo quá lâu, cung cấp lương thực của bọn họ sẽ sụp đổ.Ngao Đấu nói:- Hai đỉnh núi có thể thủ vững chủ yếu là vì bọn chúng có trọng pháo yểm hộ.

Tôi thấy chúng ta nên phát huy uy thế quân lực, tấn công làm ba mặt.

Làm cho bọn chúng phân tán lực chú ý, như vậy mới chiến thắng bọn chúng.A Mộc Tây Ngạt trầm giọng nói:- Đúng vậy!

Tôi đồng ý với ý kiến của Ngao Đấu.

Hôm nay chúng ta không thể lấy hai đỉnh núi nhỏ.

Đồng thời binh lực chúng ta không hoàn toàn chiếm được đỉnh núi.Mãn Mông liên quân tuy có được bảy vạn đại quân, thế nhưng mà có thể đưa quân lên hai đỉnh núi rất có hạn.

Nếu như đưa ra quá nhiều binh lực, trọng pháo của Thường Thắng Quân sẽ nổ súng, làm cho chiến sĩ Mãn Mông liên quân phải lui lại.

Chính là vì như vậy, Vũ Văn Ưng mới thủ vững vị trí.Nếu không ba ngàn người cùng xông lên, dùng chiến thuật biển người tuyệt đối có thể dễ dàng xé bọn người Vũ Văn Ưng thành phấn vụn.Bột Nhi Tử nói:- Tôi thấy chúng ta nên triển khai uy thế binh lực, nên tấn công toàn diện, ngày mai nhất định phải đánh hạ Vân Trấn.Những tướng lãnh này đưa ra quyết sạch có thể thực hiện được.

Bọn họ có được ưu thế binh lực.

Còn có hai mươi bốn trực thăng vũ trang làm đòn sát thủ, làm cho bọn họ tràn ngập tự tin ngày mai sẽ tiêu diệt Nhạc Trọng.Sau khi thương nghị xong tướng lĩnh Mãn Mông liên quân mới về nơi của mình nghỉ ngơi, bắt đầu ngày mai đại chiến.Trong bóng đêm mênh mông, chỉ thấy một chi kỵ binh ngàn người xuất hiện ở phương xa..Nhạc Trọng nhìn qua quân doanh Mãn Mông liên quân ở ngoài mười dặm thì mắt hiện tinh quang.- Bảy vạn đại quân, Mãn Mông liên quân đúng là cho tôi mặt mũi.

Vậy mà thuyên chuyển nhiều quân đội như vậy tấn công mình.

Nhưng mà cũng tốt, vừa vặn cho mình hốt gọn một mẻ, nếu không muốn tiêu diệt bọn chúng quá khó khăn.Nhạc Trọng nhìn qua khu vực Mãn Mông liên quân và ra lệnh.- Bích Lục, tiêu diệt bọn chúng, tiêu diệt những sinh vật còn sống!- Vâng!

Chủ nhân!Bích Lục dịu dàng ngoan ngoãn ứng một câu sau đó vung tay lên, từng đạo sóng tinh thần bao phủ một ngàn thụ nhân.Một ngàn quái thụ, mười đầu quái thụ cấp ba, sáu quái thụ cao cấp lập tức tấn công quân doanh Mãn Mông liên quân.Mượn nhờ bóng tối, hơn một ngàn quái thụ tiếp cận đại quân Mãn Mông liên quân.Mười quái thụ cấp ba xung phong ngựa lên trước, dùng tốc độ tiếp cận vận tốc âm thanh xuất hiện trước lưới sắt mà Mãn Mông liên quân xây dựng, lập tức nhảy vào trong đại doanh Mãn Châu đế quốc.- Cái gì đó?Một tên chiến sĩ đứng trên đài cao nhìn qua, quái thụ cấp ba hiện ra trước mặt, hào quang lóe lên, đầu của tên chiến sĩ này bị quái thụ cấp ba chém đứt.Quái thụ cấp ba có thể xem như hung thú một phương, sức chiến đấu của mười quái thụ cấp ba này không bằng Thiểm Điện cấp ba, cũng không có bổn nguyên chi lực như biến dị thú, nhưng mà sức chiến đấu của chúng mạnh mẽ cường hoành, vừa xông vào trong đám người, dễ dàng chém giết đám chiến sĩ này.Mười quái thụ xông vào trong quân doanh, liền giống như quỷ mỵ tiêu diệt người sống sót, tất cả chiến sĩ Mãn Mông liên quân bị chém giết.Sáu quái thụ cao cấp xuất hiện chung quanh quân doanh như là xe tăng, hai tay của chúng dùng sức dễ dàng xé rách lưới sắt chúng một quyền đánh ra thì các loại phòng ngự tan nát.Đại lượng quái thụ cấp thấp xuyên qua lỗ hỏng tiến vào trong quân doanh, lập tức triển khai đồ sát trong quân doanh.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 880: Đánh Tan Quân Mãn.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Sát!Nhạc Trọng cưỡi một con hắc lân mã và trong ngực ôm Ngân Sương chỉ huy một ngàn tinh nhuệ đánh vào.Đột nhiên lọt vào tập kích, cả quân doanh lâm vào trong hỗn loạn, binh sĩ không kịp đề phòng, rất nhiều chiến sĩ vừa mới từ trong doanh địa đi ra đã bị quái thụ hung tàn vặn gãy cổ.Trong quân doanh có một vạn chiến sĩ, nhưng mà quân đội chính thức chỉ có ba ngàn quân, còn lại bảy ngàn người chính là quân dự bị của Mãn Châu đế quốc.

Những quân dự bị này chưa trải qua chiến tranh hun đúc, trang bị không được đầy đủ, rất nhiều người trong tay cầm dao bầu.

Bọn họ đột nhiên lọt vào đả kích, thoáng lâm vào trong hỗn loạn, bọn họ gào thét khắp nơi như con ruồi xông loạn, sau đó bị quái thụ hoặc là bị quân của Nhạc Trọng giết chết.Trong quân doanh lâm vào hỗn loạn, đúng lúc này, một âm thanh kinh thiên động địa vang vọng:- Tôi là Ngao Đấu!

Mọi người không nên bối rối, tập hợp qua phía của tôi!Ngao Đấu tại Mãn Châu đế quốc giống như Định Hải thần châm vậy.

Địa vị của hắn gần với Mãn Châu đế quốc hoàng đế Ái Tân Giác La Huyền Chân.Nghe được Ngao Đấu kêu to, tất cả chiến sĩ của Mãn Châu đế quốc chiến đại bộ phận trấn định lại, nhao nhao lao mạnh về phía Ngao Đấu.- Không tốt!

Tiếp tục như vậy chỉ sợ sẽ rất phiền toái!Nhạc Trọng nhìn qua Ngao Đấu như Định Hải thần châm thì nhíu mày, nhin qua Ngao Đấu chỉ một ngón tay và nói với Ngân Sương:- Ngân Sương!

Tiêu diệt kẻ này!Tối nay đánh lén ban đêm, Nhạc Trọng hạ vốn gốc, hắn ít nhất phải đánh tan toàn bộ Mãn Mông liên quân mới đạt mục đích, nhưng mà không đánh tan được Mãn Mông liên quân thì Mãn Mông liên quân sẽ dựa vào binh lực và tiếp tế đánh Nhạc Trọng tổn thương thảm trọng.- Biết rõ!

Ba ba!

Con đi giết kẻ xấu, trở về phải ban thưởng cho con đấy!Ngân Sương nhìn qua Nhạc Trọng tươi cười ngọt ngào sau đó lập tức lóe lên tiến qua phía Ngao Đấu.Ngân Sương bay nhanh qua phia Ngao Đấu và trên mặt vẩn mỉm cười vui vẻ, tuy nhiên tiểu loli này còn hung tàn hơn cả ác quỷ, hàng loạt chiến sĩ Mãn Châu bị đánh chết, những quân sĩ Mãn Châu bị Ngân Sương thuận tay chém giết ngay trên đường đi.Nếu vận lộn cận thân thì Nhạc Trọng thập phần tinh tường mình cũng không phải đối thủ của Ngân Sương .

Tiểu loli này vừa ra khỏi bụng mẹ đã có tốc độ khủng bố, thuộc hạ của Nhạc Trọng không ai là đối thủ của nàng cả.- Tới tốt!Ngao Đấu nổi giận gầm lên một tiếng sau đó phát động kỹ năng huyết sắc đấu khí, một đạo huyết sắc đấu khí vờn quanh người của hắn, đề thăng tố chất thân thể của hắn thật lớn, làm cho hắn miễn cưỡng bắt được quỹ tích di động của Ngân Sương, hung hăng đánh một quyền vượt qua tốc độ âm thanh vào người Ngân Sương.Ngân Sương mặt không biểu tình, bàn tay trắng nõn đấm vào tay của Ngao Đấu.Hai đấm giao kích, khí kình cuồng bạo khuếch tán ra chung quanh, cánh tay của Ngao Đấu bị một quyền kia đánh nát.

Hóa thành một đạo huyết vụ nổ ra.

Ngao Đấu mặc dù thúc dục huyết sắc đấu khí, cường hóa thân thể của mình, cũng không cách nào ngăn cản được quái lực của Ngân Sương.

Hắn bởi vì đồng thời phát động chiến huyết đấu khí cùng dã man cuồng hóa cấp hai, thân thể đã không phải lúc trước.

Tự nhiên khó có thể ngăn cản Ngân Sương.Một quyền đánh nát tay của Ngao Đấu, Ngân Sương quyền trái mang theo âm bạo giống như sao băng trực tiếp đấm vào đầu của Ngao Đấu.Oanh một tiếng vang thật lớn, đầu của Ngao Đấu bị đánh bạo.Trong bóng tối, tóc bạc của Ngân Sương bồng bềnh giống như sát thần diệt sát tất cả dị đoan..- Ngao Đấu đại nhân đã chết!- Súc sinh đáng chết! !- Mọi người cùng nhau xông lên, giết nó báo thù cho Ngao Đấu đại nhân!"..."

Chung quanh Ngao Đấu có một trăm thân vệ, những người này thấy Ngao Đấu chết thì lập tức xông qua phía Ngân Sương, trong mắt mỗi người mang theo sát ý, tấn công Ngân Sương.- Địch nhân của ba ba đều phải chết!Ngân Sương nhìn qua đám thân vệ của Ngao Đấu tiến lên thì mỉm cười nhảy vào trong đám người đại khai sát giới.Đám thân vệ bị chém giết thảm thiết.Hơn mười chiến sĩ dưới trướng Nhạc Trọng lớn tiếng kêu to lên:- Ngao Đấu đã chết, mọi người chạy mau!- Ngao Đấu đại nhân đã chết!- Ngao Đấu đại nhân chết trận!"..."

Ngao Đấu chết trận nhanh chóng khuếch tán trong đám người, rất nhiều chiến sĩ nghe được tin tức như vậy mất hết ý chí chạy ra ngoài.- Hỗn đản đáng chết!

Bọn chúng lại có thể giết Ngao Đấu!Huyền Chân giấu ở một góc, hắn nhìn thấy Ngao Đấu bị giết trong mắt lại tràn ngập tức giận và sợ hãi.Lúc này là thời điểm lòng người bàng hoàng, nếu như Huyền Chân đứng ra hội tụ nhân tâm, đại doanh Mãn Châu có lực đánh một trận.

Thế nhưng mà Huyền Chân thập phần tinh tường.

Nếu như hắn đứng ra sẽ bị Nhạc Trọng tập trung tinh nhuệ tiêu diệt ngay.Bên người của Huyền Chân lúc này có hơn ba mươi Khiếp Tiết Quân hộ vệ, tuy nhiên ba mươi Khiếp Tiết Quân hộ vệ đều là người tiến hóa, nhưng mà không phải đối thủ của Nhạc Trọng.Một gã người tiến hóa trong Khiếp Tiết Quân nhìn qua Huyền Chân hỏi:- Bệ hạ, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?Huyền Chân cắn răng một cái trầm giọng nói ra:- Rút lui!

Rút lui đến bên phía Hốt Ngạch Nhiễm, chúng ta sẽ có một ngày đông sơn tái khởi.Huyền Chân quyết định thì lập tức mang theo chiến sĩ Khiếp Tiết Quân chiến sĩ cùng mấy trăm tên bộ hạ Mãn Châu quốc chạy qua hướng đại quân Mông Cổ.Nhạc Trọng mang binh đánh giết trong binh doanh Mãn Châu, đột nhiên nhìn thấy hơn bốn mươi người da trắng chạy vào một góc.

Trong mắt của hắn hiện ra hàn quang đuổi theo đám da trắng này.- Ồ!

Đó là chiến cơ lôi đình! !

Không ngờ chúng lấy được bảo bối này!- Tốt!

Tốt!

Tốt!

Những trang bị này là của mình!Nhạc Trọng trong mắt hiện ra thần sắc vui mừng, hắn không cưỡi hắc lân mã mà nhảy xuống, phát động ảnh bộ, hắn giống như ảo ảnh tới gần hai mươi bốn trực thăng vũ trang.Nhạc Trọng móc sung trường ra bắn giết đám da trắng kia, một đám da trắng bị hắn bắn chết.Nhưng mà vẫn có tám tên da trắng phân biệt nhảy lên bốn chiến cơ lôi đình, bọn họ nhanh chóng khởi động chiến cơ lôi đình.

Chỉ cần bọn họ có thể khởi động chiến cơ lôi đình bay lên không, bọn họ có thể đào thoát Nhạc Trọng đuổi giết.Nhạc Trọng thân hình chớp động, giống như quỷ mị tới gần đám người này và khởi động Khủng Cụ Thuật, từng gợn sóng sợ hãi lan vào trong đám người này, làm những tên da trắng lâm vào trong sợ hãi.Dưới sợ hãi trùng kích.

Tám tên da trắng lâm vào hoảng sợ, sau đó bị dọa sợ vỡ mật mà chết.Nhạc Trọng diệt sát đám người da trắng xong ra lênh.- Người đâu, nhanh chóng đem hai mươi bốn trực thăng vũ trang này rời đi!Một đám chiến sĩ nhanh chóng tới đây, đem hai mươi bốn trực thăng vũ trang và đạn dược rời đi.Nhạc Trọng đánh tan Mãn Châu đế quốc thì mang theo quân lính đi tới bên Mông Cổ.Lúc này trong đại doanh Mông Cổ có đề phòng, đại lượng chiến sĩ đã trở lại cương vị, giống như hung thú mạnh mẽ chờ thôn phệ Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn qua đại quân Mông Cổ ở xa xa thì hạ lệnh:- Rút lui a!05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 881: Quân Mông Lui Lại.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnLúc này đại doanh của Mông Cổ đã có chuẩn bị, nếu Nhạc Trọng hạ lệnh tiến công, chỉ sợ chỉ có thể cường công.

Mặc dù trong bóng đêm Nhạc Trọng có được ưu thế lớn, nhưng mà cường công sáu vạn quân Mông Cổ thì hắn phải trả cái giá thảm trọng.Nhạc Trọng cũng không muốn cho bộ hạ chịu chết.Dưới lệnh của Nhạc Trọng thì đám chiến sĩ lập tức rút lui nhanh chóng.Huyền Chân đi tới trước người Hốt Ngạch Nhiễm lớn tiếng cầu khẩn nói:- Đại hãn, xin ngài giúp tôi báo thù ah!Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua doanh trướng Mãn Châu thì trong mắt tràn ngập lo lắng, hắn cũng không ngờ Nhạc Trọng lại đánh lén quân doanh của Mãn Châu.

Quân Mãn Châu có một vạn người, còn có Ngao Đấu là kiêu tướng bưu hãn.

Thế lực lớn như vậy bị Nhạc Trọng đánh tan, làm cho hắn đối với Nhạc Trọng tràn ngập kiêng kị.Hốt Ngạch Nhiễm đột nhiên biến sắc nói:- Trực thăng vũ trang trong quân các người thế nào?Huyền Chân sắc mặt biến thành khó coi.- Không biết.

Nhưng mà theo tôi đoán chắc là rơi vào trong tay Nhạc Trọng rồi.Sắc mặt Hốt Ngạch Nhiễm đại biến không nhịn được chửi ầm lên:- Ngu xuẩn! !

Mày vậy mà làm cho trực thăng rơi vào trong tay của Nhạc Trọng, chẳng lẽ đầu của mày là đầu heo sao?Có được tám chiến cơ lôi đình Nhạc Trọng đã thập phần đáng sợ, hiện tại Huyền Chân lại mang mười hai chiến cơ lôi đình, mười hai trực thăng vũ trang hổ thức không công đưa cho Nhạc Trọng.

Hốt Ngạch Nhiễm không biết nên tấn công Nhạc Trọng thế nào.Huyền Chân nghe Hốt Ngạch Nhiễm quát lớn thì sắc mặt vô cùng khó coi, nhưng mà thực lực trong tay của hắn không nhiều, hắn cũng không dám tranh luận với Hốt Ngạch Nhiễm.

Nếu như Hốt Ngạch Nhiễm hiện tại trở mặt giết hắn, hắn không có biện pháp nào.A Mộc Tây Ngạt đi tới trước mặt Hốt Ngạch Nhiễm và ngưng trọng hỏi:- Đại hãn!

Hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?Mông Cổ chư tướng cũng nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm, bọn họ đều biết bây giờ là lúc sinh tử tồn vong của Mông Cổ đế quốc.Trong tay có được ba mươi hai trực thăng vũ trang, Nhạc Trọng căn bản không phải bọn họ có thể đối phó, bọn họ cho dù toàn lực công kích, tối đa cũng là có thể bắn rơi vài chiếc mà thôi, trăng thăng còn lại sẽ cùng xe tăng, trọng pháo, bộ binh tiêu diệt bọn họ.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua Vân Trấn xa xa và nhìn thấy bóng dáng của Tề Mộc Huyện.

Tuy hắn có được sáu vạn quân, nhưng mà hắn thập phần tinh tường muốn chiến thắng Nhạc Trọng là chuyện quá khó khăn.Hốt Ngạch Nhiễm cũng là nhân vật kiêu hùng, hắn một khi xác định không cách nào chiến thắng Nhạc Trọng thì ra lệnh rút lui:-Rút lui! !

Sở hữu tất cả bộ đội lập tức lui lại!

Đa Kỳ Mộc Cách!

Mang theo ba ngàn kỵ binh bọc hậu, không tiếc bất cứ giá nào yểm hộ đại quân rời đi.Được bóng tối yểm hộ, sáu vạn đại quân Mông Cổ bắt đầu lui lại.Hốt Ngạch Nhiễm thập phần tinh tường ngày hôm sau trời vừa sáng, Nhạc Trọng sẽ dẫn đầu đại quân và ba mươi hai trực thăng vũ trang giết tới.

Nếu tới lúc đó hắn bị đánh tan chủ lực, cả đại thảo nguyên này không có thế lực nào đối phó được Nhạc Trọng.- Vậy mà trốn!

Mông Cổ Vương này xem ra có mấy phần bổn sự..Trong đêm tối, Nhạc Trọng cưỡi hắc lân mã nhìn qua đại quân Mông Cổ lui ra phía sau.Trong bóng tối đen kịt, Mãn Mông liên quân sức chiến đấu bị suy yếu thật lớn.

Đồng dạng bóng tối cũng suy yếu sức chiến đấu của quân tinh nhuệ bên Nhạc Trọng.

Duy nhất không bị hắc bóng tối ảnh hưởng chỉ có Nhạc Trọng, Ngân Sương, Thiên Cung Anh, Bích Lục là những người tiến hóa và là sinh mạng thể kỳ dị.- Công kích!

Giết sạch bọn chúng cho tôi!Nhạc Trọng nhìn qua ba ngàn kỵ binh do Đa Kỳ Mộc Cách thống soái thì ra lệnh.- Vâng!Bích Lục vong tay và sóng tinh thần tràn ra chung quanh, đôi mắt của những quái thụ kia biến thành màu đỏ tiến tới gần ba ngàn kỵ binh của Đa Kỳ Mộc Cách thống soái.Bản thân Nhạc Trọng cũng ôm Ngân Sương giục ngựa chạy qua phía Đa Kỳ Mộc Cách và ba ngàn kỵ binh, hắn một người có sức chiến đấu vượt qua một binh doanh, vô cùng khủng khiếp.Đa Kỳ Mộc Cách nhìn thấy đám quái thụ bên kia đang lao qua bên này công kích kỵ binh của hắn thì quát to:- Vì đế quốc Đại Mông Cổ, vì Thiên Khả Hãn!

Vì huynh đệ tỷ muội của chúng ta, giết đi!Những quái thụ này dáng người không cao, không ít quái thụ đều bị kỵ binh đánh bay, sau đó bị kỵ binh phía sau dẫm nát.Ba ngàn kỵ binh này mang theo ý quyết tử thì lập tức lao tới trước chém giết nhiều quái thụ.Những kỵ binh này công kích sau đó bị quái thụ cao cấp ngăn cản lại, sau đó ba ngàn kỵ binh lâm vào đồ sát.

Trong bóng tối kỵ binh bị ảnh hưởng thị giác.

Phản ứng của bọn họ kém hơn ban ngày, những quái thụ này không bị ảnh hưởng, đồng thời những quái thụ này tương đương quái vật cấp 30, cực kỳ nhanh nhẹn, chúng giống như đám khỉ xuyên qua lại đám kỵ binh này, móc tim của đám kỵ binh ra, tràng cảnh rất hung tàn.Thời điểm Đa Kỳ Mộc Cách điên cuồng chém giết quái thụ, trong lòng của hắn đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm, cảm giác kia vừa mới sinh ra, một thanh thái đao sắc bén đâm xuyên qua cổ của hắn.Đầu của Đa Kỳ Mộc Cách lập tức rơi xuống mặt đất.

Trong mắt của hắn còn chớp động thần sắc kinh ngạc không dám tin, hắn không tin mình mạnh như vậy lại chêt trong tay thích khách.Đa Kỳ Mộc Cách vừa chết thì hai ngàn kỵ binh còn sót lại hoàn toàn sụp đổ, bọn họ không còn dũng khí.

Vứt bỏ dao bầu trong tay thúc ngực chạy tứ tán.- Lưu ba trăm quái thụ ở đây tiếp tục giết, quái thụ khác xông lên theo tôi!Nhạc Trọng nhìn kỵ binh hoàn toàn sụp đổ, ra lệnh cho Bích Lục.Bích Lục khẽ gật đầu vung tay truyền lệnh, ba trăm quái thụ ở đây tiếp tục tàn sát kỵ binh Mông Cổ, những quái thụ còn lại đi theo Nhạc Trọng.Đoàn người bỏ chạy có gần sáu vạn là quân của Mông Cổ đế quốc, hơn hai vạn là quân Mãn.Hơn tám vạn người giống như con rắn dài mười dặm đang chạy đi.Hơn tám ngàn kỵ binh chạy quanh tuần tra, Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm đặc biệt phái tám ngàn kỵ binh phòng Nhạc Trọng đánh lén.- Sát!Nhạc Trọng thống soái quái thụ đuổi theo đại quân Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm, sau khi hắn cẩn thận quan sát đoàn quân kia thì ra lệnh tiến lên.Ở bộ phận sau cùng đa phần là nô lệ, chỉ có mấy trăm tên chiến sĩ Mông Cổ đang cầm loan đao giám thị đám nô lệ này.

Những nô lệ hơi có dị động thì những tên chiến sĩ Mông Cổ sẽ bị chém chết.Lúc này quân trinh sát đã nhìn thấy Nhạc Trọng lao tới và la lên.- Địch tập kích! !

Địch tập kích!Trong đại doanh nhanh chóng có âm thanh bối rối truyền tới.Nhìn thấy những thủ vệ Mông Cổ bị giết, những nô lệ các tộc bắt đầu baonj loạn.

Bọn họ hoặc xông lên chém giết đám chiến sĩ Mông Cổ hoặc là thừa dịp ban đêm bỏ chạy.Đám người Mông Cổ đối đãi nô lệ tàn bạo không chịu nổi, không có người nào nguyện ý làm nô lệ của Mông Cổ.

Đám người bỏ chạy tuy biết trên đồng cỏ hoang dã nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, nhưng mà ít nhất bọn họ có hy vọng tự do.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 882: Truy Kích Suốt Đêm.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnKhông ngừng có chiến sĩ Mông Cổ bị Nhạc Trọng giết chết, những nô lệ không phản kháng bị những nô lệ phản kháng ảnh hưởng, giống như phản ứng dây chuyện lập tức xông lên chém giết quân Mông Cổ.- Tiêu diệt bọn chúng!Nhạc Trọng nhìn qua đội kỵ binh chung quanh và chỉ tay, sau đó cưỡi hắc lân mã xông lên phía một ngàn tên kỵ binh.Tất cả quái thụ, thụ nhân đều đi theo Nhạc Trọng giết qua đám kỵ binh này.Tiểu loli Ngân Sương trong ngực Nhạc Trọng là nhanh nhất, nàng từ trong ngực Nhạc Trọng nhảy ra ngoài, hóa thành một đạo vòi rồng tiến vào một ngàn kỵ binh kia, huy động nắm tay nhỏ tuyết trắng trực tiếp tiêu diệt đám kỵ binh.Mười quái thụ cấp ba xông qua đám kỵ binh và không ngừng đồ sát cực nhanh.Đám kỵ binh này nhanh chóng bị đoàn quái thụ đánh giết sợ phá gan, lập tức bỏ chạy tứ tan.Nhạc Trọng vừa mới đánh tan kỵ binh ngàn người này, ba ngàn kỵ binh đã tụ tập chung quanh, bọn họ mười phần dũng mãnh đi theo thống lĩnh đánh giết qua phía Nhạc Trọng.Sáu thụ nhân cao cấp giông như quái vật trên chiến trường, những tên kỵ binh anh dũng lao lên phía trước bị chúng chém giết thật nhanh, làm cho sĩ khí của ba ngàn kỵ binh này giảm xuống cực nhanh.Có thể tiêu diệt quái thụ cao cấp cũng chỉ có trọng pháo, nhưng mà chiến đấu ngày hôm qua tiêu hao nhiều đạn pháo, ống phóng rốc-két chống tăng, chủ pháo xe tăng, đạn đạo hạng nặng.Trừ những vũ khí uy lực lớn nhất ra, những vũ khí khác không tạo thành tổn thương cho chúng.

Sáu quái thụ cao cấp và mười quái thụ cấp ba chính là lực lượng đáng sợ Nhạc Trọng nắm giữ trong tay, vì đánh tan đại quân Mông Cổ, Nhạc Trọng lúc này mới dẫn chúng chiến đâu.

Thứ này vừa mới xuất hiện trên chiến trường là một cổ máy đồ sát.Đánh tan bốn ngàn kỵ binh xong, Nhạc Trọng dẫn theo quái thụ tàn sát bại binh Mông Cổ, không cho chúng tụ tập lại.Một tướng lĩnh chạy tới bên cạnh Hốt Ngạch Nhiễm và tràn ngập lo lắng nói:- Đại hãn! !

Đại hãn! !

Nhạc Trọng chó điên đuổi theo, hắn thao túng một đám quái vật khủng bố đồ sát phía sau.

Nô lệ hiện tại đã bạo động.

Xử lý như thế nào, kính xin đại hãn ra chỉ thị!Hốt Ngạch Nhiễm nghe vậy tức giân gào lên.- Cái gì?

Hắn đuổi theo! !

Đa Kỳ Mộc Cách đâu rồi?

Hắn đang làm gì đó?Hốt Ngạch Nhiễm nổi giận gào lên, một gã tướng lãnh tiến lên quỳ xuống trước mặt Hồ Ngạch Nhiễm và nói:- Đại hãn! !

Cổ Lực, Phí Nam Đức, A Đóa Không Tư, Tùng Nhi Mạt bốn ngàn thống soái kỵ binh đánh với Nhạc Trọng, bọn họ đã hi sinh rồi, bộ hạ của bọn họ đang bị Nhạc Trọng ma quỷ đồ sát, xin đại hãn ra chỉ thị!Hốt Ngạch Nhiễm sắc mặt đại biến thất thanh nói:- Cái gì?

Đám người Cổ Lực đều là người tiến hóa, dưới trướng của bọn họ là một ngàn bộ hạ, bọn họ hi sinh nhanh như vậy?

Làm sao có thể?Bốn người Cổ Lực đều là người tiến hoa, cộng thêm bọn họ thống soái bốn ngàn kỵ binh, cho dù là người tiến hóa đỉnh cấp cũng khó giết bọn họ.

Nhưng mà đội quân như vậy lại bị Nhạc Trọng tiêu diệt quá nhanh, chuyện này làm cho Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt tràn ngập không thể tin.Một gã tướng lãnh đi tới trước người Hốt Ngạch Nhiễm xin chỉ thị:- Đại hãn, bạo loạn đã nhanh ảnh hướng tới quân đội chúng ta, kính xin ngài ra chỉ thị!Những nô lệ kia trường kỳ bị trấn áp, đã phát triển càng ngày càng nghiêm trọng, hơn một vạn tên nô lệ đã bị giải phóng.

Những nô lệ bạo loạn này tiến công chém giết quân Mông Cổ, đã giết chết mấy trăm quân Mông Cổ rồi.Những cao thủ Mông Cổ phái ra vừa đi tới nơi đã bị một thanh thái đao chém giết tại chô.Thiên Cung Anh trong Cao Thiên Nguyên đã làm chuyện ám sát này.

Nàng gia nhập Nhạc Trọng thì phục dụng Âu Minh tiến hóa dược tề số một, làm kỹ năng cố hóa nhanh nhẹn tăng lên cấp hai.

Làm cho nàng thích ứng với hoàn cảnh hỗn loạn, nàng ở trong hỗn loạn giống như cá gặp nước, dễ dàng chém giết cao thủ Mông Cổ chạy tới.Thiên Cung Anh dùng thủ đoạn ám sát, cho dù quỷ thần đỉnh cấp nhất của Cao Thiên Nguyên cũng phải sợ hãi.

Càng đừng đề cập những cao thủ Mông Cổ này kém xa nàng.

Nàng mỗi một lần ra tay đều dễ dàng giết chết cao thủ hoặc là quan quân Mông Cổ cho nên đại quân lâm vào hỗn loạn.

Những nô lệ bạo loạn càng thuận lợi liên quan thật lớn tới Thiên Cung Anh.Hốt Ngạch Nhiễm không hổ là bá chủ thảo nguyên.

Hắn đưa ra quyết định.- Lúc này là tôi sai lầm!

A Mộc Tây Ngạt, anh mang Huyết Ưng Kỵ đi trấn áp đám phản loạn, không cần cố kỵ những đám này sống chết ra sao.

Bột Nhi Tử mang Thương Ưng Kỵ đi bọc hậu, tập trung binh lực hạ trại.

Không nên tùy tiện công kích.

Các người thủ vững đến ban ngày, sau đó tự tản ra, sau đó tụ tập ở hoàng kim vương đình.Huyết Ưng Kỵ, Thương Ưng Kỵ đều là quân đội chiến đấu tốt, trang bị đầy đủ.

Bọn họ chỉ cần phòng ngự thì Nhạc Trọng khí tiêu diệt được bọn họ .Hốt Ngạch Nhiễm lưu lại hai vạn binh sĩ bọc hậu, đã làm tốt quyết tâm tráng sĩ chặt tay.- Vâng! !

Bệ hạ! !Bột Nhi Tử, A Mộc Tây Ngạt đáp, sau đó mang theo binh sĩ ra ngoài chấp hành lệnh của Hốt Ngạch Nhiễm....Những nô lệ bạo loạn ở các tộc, bọn họ mỗi người đói bụng chỉ còn khung xương, trên cơ bản không có quá nhiều khí lực.

Sở dĩ có thể bạo loạn là nhờ số lượng đông đảo mà thôi.Bây giờ đối mặt A Mộc Tây Ngạt thống soái Huyết Ưng Kỵ nhảy vào trong bọn họ, thoáng cái giết hơn vạn nô lệ không tổ chức sụp đổ.Vô số nô lệ dưới công kích của Mộc Tây Ngạt kêu cha gọi mẹ.

Trực tiếp sụp đổ, chạy ra các nơi.Đoán nô lệ phản loạn bây giờ xem như sụp đổ.Bột Nhi Tử thống soái một vạn Thương Ưng Kỵ kêt thành trận hình, lập tức bắn đạn lửa, chiếu sáng chung quanh như đuốc.

Bọn họ tay cầm súng trường, súng phóng lựu nhắm qua quái thụ do Nhạc Trọng thống lĩnh công kích từ xa, ngăn cản Nhạc Trọng không thể đột nhập vào trận hình của bọn họ.Nhạc Trọng nhìn thấy Thương Ưng Kỵ trang bị tốt thì khẽ chau mày, quân đội trang bị hiện đại như vậy, hắn cho dù dùng quái thụ tấn công và đánh hạ, quái thụ trong tay cũng tổn thất thảm trọng.

Cộng thêm bên cạnh có một vạn Huyết Ưng Kỵ tới lui tuần tra, nếu hắn cường công Thương Ưng Kỵ thì đại quân sẽ tổn thương nặng nề.Nhạc Trọng chỉ nhìn qua mà không có tấn công ngay!- Thật sự là địch nhân khó chơi!Bột Nhi Tử ở trong đại doanh Thương Ưng Kỵ, không chờ Nhạc Trọng phái binh cường công thì hắn cũng cảm thấy khó giải quyết.Nếu Nhạc Trọng cường công, Bột Nhi Tử cho dù biết rõ không địch lại cũng sẽ điều động đại quân liều chết suy yếu Nhạc Trọng, sau đó giảm bớt áp lực cho đại quân chạy đi.Nhưng mà Nhạc Trọng vậy mà mang theo đại quân quái thụ tiến vào trong bóng tối, Bột Nhi Tử không thể không lo lắng, thời khắc này đại quân căng thẳng chờ lệnh.Nhạc Trọng dẫn đầu những quái thụ lui vào trong bóng tối, lập tức vượt qua Bột Nhi Tử tiến tới chủ lực của Mông Cổ.Những quái thụ có thể lực kinh người, bản thân Nhạc Trọng cũn thể lực dồi dào, tinh thần khổng lồ.

Bọn họ dễ dàng vượt qua đại quân của Bột Nhi Tử đuổi theo đại quân của Mông Cổ.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 883: Dã Chiến.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Giết sạch bọn chúng!Nhạc Trọng một đuổi theo chủ lực Mông Cổ thì hung quang lóe lên, dẫn quái thụ giết vào trong quân, hắn rút hắc nha đao dài hai mét ra, ánh đao lóe lên, bốn năm tên chiến sĩ Mông Cổ bị hắn chém chết.Sáu thụ nhân cao cấp và hơn tám trăm quái thụ cấp thấp lập tức nhảy vào trong đại quân Mông Cổ và công kích điên cuồng.Những chiến sĩ Mông Cổ đang hành quân nên không có phòng bị gì cả, bọn họ đột nhiên bị tập kích, thoáng cái lâm vào hỗn loạn.

Có chiến sĩ Mông Cổ thập phần anh dũng, lập tức cầm lấy vũ khí tiến hành chống cự.

Những chiến sĩ Mông Cổ này bị quái thụ giết trước tiên.

Chung quanh thì có vô số quân Mông Cổ bỏ chạy tán loạn, âm thanh khóc la thảm thiết vang vọng trong đêm.Nhạc Trọng cường công làm cho đại quân Mông Cổ lâm vào hoang mang, làm cho bại binh chạy tán loạn và ảnh hưởng nặng tới sĩ khí.Hốt Ngạch Nhiễm đã mơ hồ đoán được Nhạc Trọng có lẽ đã vượt qua quân đoạn hậu truy kích tới đây, bởi vậy hắn điều một vạn kỵ binh làm cơ động tùy thời trợ giúp các nơi.Hốt Ngạch Nhiễm thành lập thảo nguyên đế quốc thì đi ra tìm kiếm trâu bò ngựa, hắn tìm được nhiều ngựa, còn đạt được rất nhiều hắc lân mã, lúc này mới có thể tổ kiến quân đội khổng lồ.Đối mặt với hơn sáu ngàn kỵ binh công kích tới, bạch cốt bên cạnh Nhạc Trọng bước lên như mũi tên, hai móng đâm vào đất, cốt nhận kéo dài ra khỏi thân thể của nó, hình thành một cốt nhận dài hai trăm mét sắc bén trong bóng tối.Trong bóng tối kỵ binh không nhìn thấy cảnh vật, bọn họ mang theo lực trùng kích khủng bố lao qua cốt nhận của bạch cốt.

Cốt nhận sắc bén dưới tác dụng lực dễ dàng chém ngang người ngựa, tổn hại thân thể chúng.

Bạch cốt tứ chi khảm vào đất ngăn cản lực trùng kích này.Đại lượng kỵ binh xung phong bị chém ngang lưng, máu tươi văng khắp nơi, nội tạng tứ tán, cả chiến trường hóa thành địa ngục.

Những kỵ binh này có một ngàn bốn trăm người chết dưới cốt nhận sắc bén của bạch cốt.Nhìn thấy nhiều đồng bọn bị phân thây, tràng cảnh khủng bố này làm kỵ binh sợ hãi.Nhìn thấy tình huống quỷ dị như vậy, còn sót lại hơn ngàn tên kỵ binh bị những quái thụ hung hãn không sợ chết giết qua, lập tức lâm vào sụp đổ, đại lượng kỵ binh bắt đầu chạy tứ tán.Nhạc Trọng đánh tan tác ba ngàn kỵ binh xong lập tức dẫn theo quái thụ tiến vào trong bóng đêm, giống như sói đói đuổi giết kỵ binh tan tác.Ba ngàn kỵ binh đi tới trợ giúp bị Nhạc Trọng dẫn đầu quái thụ chui vào trong bóng tối thì không dám truy kích.Tối hôm nay mây đen rậm rạp, không có một tia ánh trăng, nếu không mang theo đèn pin hay các loại đồ chiếu sáng thì nhân loại khó nhìn thấy gì.Cũng chỉ có Nhạc Trọng thống soái quái thụ ở trong bóng tối như cá gặp nước, quân đội bình thường khó có năng lực này.

Cho dù đặc chiến doanh đi theo Nhạc Trọng bốn phía chinh chiến thì ở trong bóng tối vẫn suy yếu thật lớn.

Bởi vậy Nhạc Trọng mới không mang bọn họ ra chiến đấu.Ba ngàn kỵ binh trơ mắt nhìn Nhạc Trọng dẫn theo đám quái thụ ma quỷ kia tiến vào trong bóng tối chứ không thể làm gì.Nhạc Trọng thống soái quái thụ vượt qua ba ngàn kỵ binh tiếp tục đuổi theo chủ lực của Mông Cổ và công kích, sau khi giết mấy trăm tên chiến sĩ Mông Cổ thì đại quân Mông Cổ hỗn loạn không chịu nổi, nhanh chóng rút lui.Hốt Ngạch Nhiễm thống soái đại quân Mông Cổ trải qua nhiều lần đả kích, sau khi chia quân hắn vẫn còn hơn ba vạn người.

Binh lực hùng hậu như vậy nếu chính diện công kích dễ dàng xé nát đại quân quái thụ của Nhạc Trọng.Trong bóng tối như thế này, một khi chiến sĩ Mông Cổ bị đánh tan rất khó thu nạp lại.

Mà đại quân Mông Cổ dưới công kích của Nhạc Trọng không ngừng tử vong, sụp đổ.

Tiếp tục như vậy nói không chừng đại quân Mông Cổ sẽ bị Nhạc Trọng đánh tan.Hốt Ngạch Nhiễm thấy tình hình không ổn thì suy nghĩ một chút, lập tức ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Thả chậm tốc độ tiến quân, kết trận mà đi.Hốt Ngạch Nhiễm ra lệnh như vậy thì đại quân của Mông Cổ không chạy nhanh nữa, mà lập tức hình thành đại trận phòng ngự.

Bọn họ chậm hơn nhiều, tuy nhiên lại biến thành con nhím xù gai nhọn, làm cho Nhạc Trọng có chút không có đường nào.Nhạc Trọng nhìn qua đại quân Mông Cổ kết trận thì không có mù quáng dẫn quái thụ tấn công, hắn móc súng ngắm ra bắn tỉa đám binh sĩ Mông Cổ.

Bảo trì áp lực cho đại quân Mông Cổ.Trong bóng tối mỗi khi có tiêng súng vang lên đều có một gã chiến sĩ Mông Cổ bị bắn chết, những chiến sĩ Mông Cổ kia trong lòng tràn ngập sợ hãi.

Yên lặng đi về phía trước, cầu nguyện tiếp theo không phải là mình.

Trong lòng của bọn họ chất chứa áp lực khó phát tiết.Hốt Ngạch Nhiễm phái đội kỵ binh một ngàn người xua đuổi Nhạc Trọng, thế nhưng mà một ngàn người này vừa tiến vào bóng tối không lâu đã bị Nhạc Trọng đánh tan, chỉ có hơn ba trăm kỵ binh chật vật chạy thục mạng về đại quân.

Hốt Ngạch Nhiễm thoáng cái hiểu ra trong bóng tối hắn không phải đối thủ của Nhạc Trọng.

Nếu hắn tiếp tục như vậy chỉ cống mạng thủ hạ mà thôi.Sau khi trải qua chuyện này, Hốt Ngạch Nhiễm không cho quân đi vào bóng tối chịu chết.Đám chiến sĩ Mông Cổ yên lặng cầu nguyện thì trời đã sáng.Nhìn thấy mặt trời mọc thì chiến sĩ Mông Cổ cao hứng muốn khóc.Thời điểm mặt trời mọc Nhạc Trọng cũng mang theo quái thụ rút ra xa khỏi đại quân Mông Cổ.

Hắn có thể dẫn đầu quái thụ đánh quân Mông Cổ chật vật không chịu nổi, hoàn toàn là dựa vào bóng tối yểm hộ.Hắn không muốn cho quái thụ đi cống mạng cho ba vạn đại quân đầy đủ vũ khí hạng nặng.Thời điểm toàn bộ đại quân Mông Cổ hưng phấn, đột nhiên phương xa có ba mươi bốn xe tăng, sáu mươi chiến xa bộ binh. một trăm xe súng máy, một ngàn chiếc xe gắn máy, một đám chiến sĩ cầm súng trường đi theo xe bọc thép tiếp tới nơi này.Nhìn thấy đội quân không hơn ngàn người này đi tới thì đại quân Mông Cổ chấn động, bởi vì ba vạn quân có thể bị diệt.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua xe bọc thép thì biến sắc.- Lữ đoàn bọc thép xuất động! !

Công kích! !

Đại Mông Cổ của chúng ta là mạnh nhất, chỉ cần tiêu diệt bọn chúng thì cả đại thảo nguyên sẽ là của Đại Mông Cổ chúng ta.Dưới mệnh lệnh của Hốt Ngạch Nhiễm thì Mông Cổ đế quốc bắt đầu xuất động vương bài, dùng bốn mươi tám chiếc xe tăng, bảy mươi chiếc chiến xa bộ binh, một trăm năm mươi xe súng máy, ba ngàn xe súng máy tấn công.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của mọi người và nói:- Mọi người không cần lo lắng, lúc này chúng ta nhất định đánh tan đại quân của Nhạc Trọng, quân bọc thép của chúng ta vượt xa chúng.

Chỉ cần đánh tan Nhạc Trọng thì chúng không là gì cả.

Dựa vào ưu thế này, tương lai chúng ta sẽ nắm giữ chủ động ở thảo nguyên.- Xác thực như thế!- Một trận chiến này, chúng ta tất thắng!"..."

Nghe được đại hãn nói vậy, chủ tướng Mông Cổ vẻ mặt tươi cười.Đúng lúc này trên bầu trời có ba mươi trực thăng vũ trang bay tới.Nhìn qua trực thăng vũ trang trên trời thì sắc mặt đại quân Mông Cổ đại biến.Ba mươi trực thăng vũ trang lập tức nã đạn.Thần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 884: Đánh Tan Quân Mông.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnOanh!

Oanh!

Oanh...Từng chiếc xe tăng là đòn sát thủ của đại quân Mông Cổ bị đạn hỏa tiễn, đạn chống tăng bắn thanh quả cầu lửa.Từng xe bọc thép cũng bị đánh tan, bắn cháy liên tục.Ba mươi trực thăng vũ trang trên cao giống như tử thần gieo rắc tử vong, chúng tập trung hỏa lực phá hủy xe tăng, bỏ qua xạ kích nhiều loại xe khác.

Những trực thăng vũ trang này rất khó bị bắn trúng, cho dù đạn súng máy bắn chúng cũng không bị pha hủy.Đại quân bọc thép của hai bên điên cuồng chém giết lẫn nhau, nhưng mà xe tăng của Mông Cổ lại bị phá hủy cực nhanh.Thế cục càng ngày càng bất lợi cho quân Mông Cổ.Những kỵ binh của Mông Cổ vốn là chủ lực cơ động, chờ đợi Nhạc Quân bị đánh tan sẽ tiến lên đánh chết, đuổi giết mở rộng thành quả chiến đấu.

Thế nhưng mà quân Mông Cổ đang tổn thất thảm trọng, bọn họ với tư cách kỵ binh đã dùng máu của mình tiến công quân bọc thép của Nhạc Quân.Hơn một trăm xe súng máy của Nhạc Trọng lúc này điên cuồng bắn qua quân kỵ binh của Mông Cổ, nhiều lính Mông Cổ ngã xuống đất chết tại chỗ.- Đi chết đi!Một gã binh sĩ Mông Cổ lưng cõng ống phóng rốc-két bắn vào xe bọc thép cách hắn một trăm mét, hắn xoay người xuống ngựa ôm ống phóng roc ket bắn qua.Ánh lửa lóe lên, xe bọc thép nát vụn.Những chiến sĩ Mông Cổ cực kỳ hung hãn, bọn họ cũng đều biết trận chiến hôm nay ảnh hưởng tới tranh đoạt quyền bá chủ thảo nguyên.

Nếu như bọn họ chiến bại, Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không buông tha bọn họ là những người nhiễm máu tươi người Hán.Những kỵ binh Mông Cổ mười phần dũng mãnh, trong tay bọn họ cũng nhiễu nhiều máu tươi của người Hán.

Bọn họ biết rõ không có đường lui, cho nên càng hung hãn.Nhưng mà chỉ có huyết nhục của bọn họ bị xé nát mà thôi!Một vạn kỵ binh trước mặt một trăm xe súng máy là phù dung sớm nở tối tàn, bị bắn thành mảnh nhỏ.

Bọn họ thu được thành quả là mười sáu xe súng máy bị phá hủy.Trên bầu trời ba mươi trực thăng vũ trang phá hủy bốn mươi tám chiếc xe tăng xong, cơ pháo nổ vang, từng chiến xa bộ binh và xe súng máy bị phá hủy.Trực thăng vũ trang chính là khắc tinh của xe tăng và xe bọc thép.

Cho nên cục diện càng nghiên qua một phía.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn thấy ba mươi trực thăng vũ trang thì sắc mặt đại biến, giống như già đi mười tuổi, ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của tôi!

Tất cả phân tán quay về vương đình.Mệnh lệnh của Hốt Ngạch Nhiễm vừa ra thì đại quân Mông Cổ thoáng cái sụp đổ.

Hóa thành vô số tiểu đội chạy đi khắp bốn phương tám hướng.Trong quân Mông Cổ có rất nhiều ngựa, cơ hồ mỗi người đều có được một con ngựa, chạy trốn thật nhanh chóng.Quân Mông Cổ vừa trốn, những quân bọc giáp cũng chạy trốn tứ tán, không cách nào ngăn cản Nhạc Quân tiến công.

Nhạc Quân cũng chỉ có thể tiêu diệt quân bọc thép của Mông Cổ mà thôi.Quân Mông Cổ lưu lại nhiều lương thực, đạn dược các loại vật tư rơi vào trong tay Nhạc Trọng.

Chính vì liên lụy vật tư nên quân Mông Cổ mới chậm như vậy.Nếu quân Mông Cổ cưỡi ngựa suốt đêm chạy đi, Nhạc Trọng cũng không thể ngăn cản bọn họ.Lưu lại một doanh bộ binh trông coi vật tư của quân Mông Cổ, Lý Nghiễm đem quân chia thành năm đoàn tiêu diệt quân đội của Mông Cổ.

Nhưng mà hiệu quả quá mức bé nhỏ, bọn họ săn giết khắp nơi chỉ giết được hai ngàn lính.Lý Nghiễm đi tới trước mặt Nhạc Trọng mừng rỡ mỉm cười:- Những gia hỏa đáng chết này giống như con chuột, vừa đánh là bỏ chạy.

Thủ lĩnh!

Hiện tại chúng ta làm gì bây giờ?Đánh tan Mông Cổ, tất cả mọi người hiểu thảo nguyên đổi chủ rồi.

Từ giờ trở đi bọn họ là thế lực lớn nhất của thảo nguyên.

Quân tiên phong đi qua nơi nào thì địch nhân sẽ cúi đầu, cũng sẽ bị hủy diệt.

Bởi vậy tất cả quan quân vui mừng ra mặt.Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra dị quang, nói:- Hoàng kim vương đình, chỉ cần đánh hạ hoàng kim vương đình, bọn chúng sẽ biến thành chó nhà có tang, không có lực uy hiếp.Kỵ binh Mông Cổ nếu lang thang trên thảo nguyên rất khó bị tiễu diệt sạch sẽ.

Bọn họ nếu quyết tâm đánh du kích với Nhạc Trọng thì sẽ gây ra tổn thất thảm trọng.Nhưng mà quân Mông Cổ có sơ hở duy nhất là hoàng kim vương đình.

Chỉ cần đánh hạ nơi này quân Mông Cổ không còn là uy hiếp.Nhạc Trọng nhìn Lý Nghiễm và nói:- Lý Nghiễm, Thường Thắng Quân các người còn khí lực hay không?Trong mắt Lý Nghiễm hiện ra nét vui vẻ, đáp:- Còn!

Thường Thắng Quân có khí lực mười phần!- Tốt!

Từ giờ Thường Thắng Quân sẽ trở thành quân chủ lực!Nhạc Trọng cổ vũ.Một quốc gia trong nhà nhất định phải có quân chỉ lực và quân dự bị, trong đó phân ra nhiều thành phần khác nhau.

Quân chủ lực là đối tượng chủ chiến nên được quan tâm khá kỹ, các loại trang bị tiên tiến, các loại vật tư chủ lực sẽ được đưa cho bọn họ.Những quân lính khác không được xem trọng quá nhiều, rất ít cơ hội ra chiến trường, cơ hội lập công ít, vật tư cũng ít.Tư Đồ Tẫn bây giờ cũng muốn quân của mình cũng thành quân chủ lực, lập tức nói:- Thủ lĩnh, Thiên Uy quân chúng tôi nguyện ý trở thành chủ lực chinh phạt quân Mông Cổ!Nhạc Trọng bây giờ nhìn chằm chằm vào Tư Đồ Tẫn trầm giọng nói:- Thiên Uy quân được không?

Một trận chiến này rất trọng đại đấy, phải hoàn toàn phục tòng mệnh lệnh.

Tư Đồ Tẫn, có lẽ sẽ xảy ra một ít chuyện không ai muốn nhìn.Lúc này đây Nhạc Trọng phải công phá hoàng kim vương đình tiêu diệt Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm, vì thắng lợi hắn không từ thủ đoạn nào.Tư Đồ Tẫn nghe vậy thoáng trầm mặc.Nhạc Trọng không có nhìn Tư Đồ Tẫn mà nhìn qua Lý Nghiễm nói:- Thường Thắng Quân, đi theo tôi!

Chúng ta cùng đi tiêu diệt hoàng kim vương đình!Lý Nghiễm trong mắt tràn ngập hưng phấn cùng hào quang nóng rực, nói:- Vâng!

Thủ lĩnh! !

Thường Thắng Quân nguyện ý trở thành kiếm trong tay của ngài, chém giết tất cả địch nhân!Nói xong, Lý Nghiễm đi theo Nhạc Trọng rời đi.Tư Đồ Tẫn nhìn qua bóng lưng Nhạc Trọng rời đi muốn nói lại thôi, cuối cùng trùng trùng điệp điệp thở dài một hơi.

Hắn mơ hồ đoán được,Thiên Uy quân bọn họ dưới trướng Nhạc Trọng chỉ sợ biến thành nhị lưu, tam lưu rồi.Trên đường đi thập phần thuận lợi, bọn họ không gặp được chống cự gì.

Chỉ có một chút rải rác kỵ binh xuất hiện, nhưng kỵ binh này đều bị Thường Thắng Quân tiêu diệt.Cơ hồ Hốt Ngạch Nhiễm dẫn đầu một ngàn tên bộ hạ chạy về hoàng kim vương đình không lâu, Nhạc Trọng chân sau đã giết tới bên ngoài hoàng kim vương đình..Nhạc Trọng gọi sứ giả Mãn Châu đế quốc Cảnh Đại Trung lạnh lùng ra lệnh:- Cảnh Đại Trung!

Anh đi vào chiêu hàng Hốt Ngạch Nhiễm.

Bảo hắn bỏ vũ khí, đầu hàng vô điều kiện.

Như vậy tôi sẽ thả hắn con đường sống, nếu không tôi lập tức tấn công, công phá hắn vương đình xong sẽ diệt cửu tộc của hắn.

Tôi cho hắn một giờ cân nhắc, đi đi!Thân thể Cảnh Đại Trung khẽ run rẩy xương cốt mềm nhũn quỳ trên mặt đất nói:- Nô tài tuân chỉ!Cảnh Đại Trung không có cốt khí lại sợ chết.

Hắn làm việc cho Mãn Châu đế quốc cũng dưỡng thành tập tính chủ nô.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 885: Chiêu Hàng.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong tận thế này đây là bình thường.

Kẻ độc tài đều ưa thích kẻ yếu khúm núm.

Nhạc Trọng giáng chức địch nhân chiến bại làm đầy tớ.

Trong thế lực của hắn cũng có nô lệ.

Huyền Chân ưa thích xưng hô chủ tử nô tài là do chế độ Mãn Châu đế quốc rút lui mấy trăm năm, khắp nơi tràn ngập chủ tử và nô tài.Cảnh Đại Trung nhát gan sợ chết nhận lệnh của Nhạc Trọng, không thể không giơ cao cờ trắng đi vào trong đại doanh Mông Cổ chiêu hàng.Đám chiến sĩ Mông Cổ nhìn qua Cảnh Đại Trung trong mắt hiện ra hào quang.

Bọn họ cũng biết người trước mặt là mấu chốt sống sót của bọn họ..Đột nhiên một tướng lĩnh nắm áo của Cảnh Đại Trung và tức giận quát:- Đứng lại, mày tới đây làm gì?Cảnh Đại Trung bị tên tướng lãnh làm giật mình, thoáng cái kinh hãi lắp bắp nói ra:- Tiểu nhân tên là Cảnh Đại Trung, phụng lệnh Đại Hán liên minh minh chủ Nhạc Trọng tới đây khuyên bảo Hốt Ngạch Nhiễm đại hãn thần phục quốc gia của tôi.Tên tướng lãnh nhíu mày phất tay cho binh sĩ tránh đường, hắn đem Cảnh Đại Trung đi vào, sau đó hỏi:- Nhạc Trọng minh chủ chiêu hàng có yêu cầu gì không?Tại dưới tình huống bị bao vây như thế này, cho dù chiến sĩ Mông Cổ trung dũng cũng phải sinh dị tâm.

Không ít người có tâm tư đầu hàng Nhạc Trọng.

Dù sao Nhạc Trọng không là người ngoại quốc, hơn nữa mất đi hoàng kim vương đình thì bọn họ chỉ có đường chết.Cảnh Đại Trung con mắt sáng và miệng đầy hoa sen nói:- Minh chủ chiêu hàng rất hào phóng.

Chính là bảo Khả Hãn Hốt Ngạch Nhiễm đại hãn đầu hàng vô điều kiện.

Chỉ cần các người đầu hàng vô điều kiện.

Nhạc Trọng minh chủ tự nhiên sẽ không bạc đãi các người.

Minh chủ đã từng nói qua, tất cả mọi người chẳng phân biệt dân tộc, chỉ cần nguyện ý làm việc cho hắn, hắn đều tiếp nhận.

Trong Thiên Uy quân chúng tôi chẳng những có người Hán, người Mông Cổ, còn có người Triều Tiên, người Hồi, thậm chí là người Duy Ngô Nhĩ, bọn họ hỗn hợp chung một chỗ, nếu các người đầu hàng sẽ là một bộ phận của chúng tôi.- Hiện tại tang thi hoàng hành.

Số lượng nhân loại càng ít.

Nhạc Trọng minh chủ lòng ôm chí lớn, một vòng bảo vệ nhân loại.

Lòng của hắn rộng lớn như biển cả, tuyệt đối có thể tiếp nhận các người.

Hiện tại Nhạc Trọng minh chủ đang lúc dùng người, các người hiện giờ đầu nhập không muộn.

Dùng Nhạc minh chủ hùng tài đại lược, tương lai thống nhất cả nước không thành vấn đề, các ngươi hiện tại đầu nhập vào hắn, chỉ cần lập nhiều đầy đủ chiến công, tương lai hắn thống nhất cả nước thì các người là khai quốc công thần.

Vinh hoa phú quý hưởng vô cùng, con cháu đời đời được che chở.Cảnh Đại Trung tuy không có bất kỳ cốt khí.

Tiểu nhân mười phần.

Thế nhưng mà hắn cũng thập phần cơ linh, vô cùng giảo hoạt, giỏi ăn nói.Cảnh Đại Trung nói như vậy thì tên tướng lãnh khẽ động, sắc mặt hòa hoãn, hắn nhìn qua Cảnh Đại Trung cười nói:- Cảnh huynh đệ, tôi là Sát Tất Lai Hòa, Mông Cổ đế quốc hoàng kim vệ phó thủ lĩnh.

Chúng ta là bằng hữu!Cảnh Đại Trung vẻ mặt tươi cười đi lên.- Tốt! !

Tốt! !

Tốt! !

Có thể quen biết anh hùng là chuyện nên làm, thật sự là vinh hạnh của Cảnh Đại Trung.Sát Tất Lai Hòa nhìn Cảnh Đại Trung sau đó nói:- Bây giờ mời vào gặp đại hãn!Cảnh Đại Trung đi theo Sát Tất Lai Hòa vào trong hoàng kim vương đình, Cảnh Đại Trung đã nhìn thấy Hốt Ngạch Nhiễm đang ngồi trên vương tọa.Hốt Ngạch Nhiễm chỉ lạnh lùng lườm Cảnh Đại Trung, Cảnh Đại Trung bị dọa đến đầu gối mềm nhũn quỳ rạp xuống đất dập đầu như tế sao, nói:- Đại Hán liên minh sứ giả Cảnh Đại Trung bái kiến Thiên Khả Hãn, chúc Thiên Khả Hãn vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua Cảnh Đại Trung không chút cốt khí thì trong mắt hiện ra khinh miệt, lạnh lùng nói:- Nhạc Trọng bảo mày tới khuyên hàng tao sao?

Hắn khai ra điều kiện gì?Cảnh Đại Trung uyển chuyển vô cùng nói ra:- Nhạc Trọng minh chủ vĩ đại hy vọng điện hạ ngài có thể đầu hàng vô điều kiện, sau đó chúng ta cộng đồng xưng bá thảo nguyên.

Nhạc Trọng minh chủ hoàn toàn thành ý bảo hộ ngài và người của ngài không bị xâm hại.Cảnh Đại Trung cũng không dám nói ra câu Nhạc Trọng cứng rắn ra lệnh cho Hốt Ngạch Nhiễm đầu hàng, không đầu hàng sẽ chết.

Hắn sợ hãi Hốt Ngạch Nhiễm tức giận chém hắn.Hai quân giao chiến không chém sứ trong tận thế không thực hiện được.

Nhạc Trọng bản thân không chút lưu tình chém sứ giả Mãn Châu đế quốc phái ra chiêu hàng đấy.Hốt Ngạch Nhiễm lạnh lùng cười cười nhìn qua Cảnh Đại Trung quát lớn:- Chỉ là bảo trụ tính mạng của tôi sao?

Nếu như tôi không hàng thì thế nào?

Nói tất cả đi!Cảnh Đại Trung thân thể khẽ run rẩy sợ hãi vô cùng kiên trì nói:- Nhạc Trọng minh chủ nói, nếu Khả Hãn ngài không hàng, công phá vương đình sẽ diệt cửu tộc của ngài! !

Hắn cấu cho ngài một giờ, một giờ sau sẽ tấn công.- Gia hỏa thật độc ác!Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt hiện ra tinh quang và thở dài.- Tôi đi nói chuyện với Nhạc Trọng!Hốt Ngạch Nhiễm đứng dậy và nhìn chung quanh:- Nếu như tôi không trở về sau một giờ, cũng không có đưa tin.

Các người mang theo mọi người chạy tứ tán, thời điểm chạy nhứ đốt toàn bộ vật tư.

Trước khi tôi về, tất cả vật tư phải xem xét cẩn thân, không cho phép có bất kỳ người nào vọng động- Vâng!

Đại hãn!Đám tướng lãnh trong hoàng kim vương đình vâng lệnh.Cảnh Đại Trung nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt hiện dị quang.- Quả nhiên không hổ là Mông Cổ Vương hảo thủ đoạn, hảo khí phách.Đối với Nhạc Trọng mà nói, trong hoàng kim vương đình vật tư mới là thứ cần nhất, một khi vật tư trong hoàng kim vương đình bị đốt hủy, chiến sĩ Mông Cổ bên trong chạy trốn, đối với Nhạc Trọng mà nói đây là cục diện lưỡng bại câu thương, hắn phái quân tới đây là vô ích.Làm tốt an bài, Hốt Ngạch Nhiễm đi theo Cảnh Đại Trung rời khỏi hoàng kim vương đình, đi tới quân doanh của Nhạc Trọng.Trong quân doanh của Nhạc Trọng thì Nhạc Trọng đang ôm Ngân Sương, hai bên có Bạch Tiểu Thắng, Kỷ Thanh Vũ hai người tiến hóa đỉnh cấp.

Thiên Cung Anh là cao thủ ám sát nấp trong bóng tối.

Hai mươi tên người cường hóa đẳng cấp trên 40, trải qua vô số chiến đấu đã lợi hại rồi.Nhiều cao thủ vờn quanh như vậy, Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm tướng mạo bất phàm, hai mắt như điện trầm giọng nói:- Thật can đảm thức!

Không hổ là Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm.

Anh dám một mình vào quân doanh của tôi, thật sự là không dậy nổi.

Anh không sợ hiện giờ tôi giết anh sao?

Nếu anh vừa chết đại quân Mông Cổ sẽ sụp đổ, không còn bất luận lực lượng gì ngăn cản tôi cả.Nhạc Trọng vừa nói lời này, thân thể cao thủ trong quân doanh căng cứng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hốt Ngạch Nhiễm.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn thẳng Nhạc Trọng không kiêu ngạo không siểm nịnh nói ra:- Trước khi tới đây, nếu như tôi vừa chết, toàn bộ vật tư trong hoàng kim vương đình sẽ bị đốt đi.

Nếu Nhạc Trọng anh muốn hoàng kim vương đình bị tàn phá không chịu nổi thì động thủ đi.Hốt Ngạch Nhiễm thân là kiêu hùng bị Nhạc Trọng bức đến tuyệt cảnh, khí độ vẫn không giảm, không có chút vui mừng như chó vẩy đuôi vì được sống.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 886: Điều Kiện Của Hốt Ngạch Nhiễm.Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vn- Tốt!

Anh là đàn ông.Nhạc Trọng nhìn qua Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt tán thưởng.Rất nhiều người tại tử vong uy hiếp không giữ được bình tĩnh.

Những người làm quan càng sợ chết, Hốt Ngạch Nhiễm với tư cách Mông Cổ Vương dám mạo hiểm vào quân doanh của Nhạc Trọng, khí phách làm cho Nhạc Trọng bội phục.Nhạc Trọng bá đạo vô cùng nói thẳng:- Hốt Ngạch Nhiễm, tôi muốn hoàng kim vương đình hoàn toàn hầu hàng.

Trên thảo nguyên chỉ có âm thanh của tôi, nói điều kiện đi.Nhạc Trọng với tư cách người chiến thắng, trong tay có nhiều thẻ đánh bạc hơn Hốt Ngạch Nhiễm nhiều.

Cũng chỉ có người chiến thắng mới có tư cách nói vậy với người chiến bại.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng mỗi chữ mỗi câu hỏi:- Nếu tôi đầu hàng anh, anh an bài tôi thế nào?

Ban thưởng tôi một ly rượu độc, hay là làm cho tôi yên lặng bốc hơi khỏi nhân gian?Hốt Ngạch Nhiễm không chỉ là người tiến hóa đỉnh cấp, còn đã từng là bá chủ thảo nguyên, bộ hạ cũ vô số, là nhân tố không ổn định nhất.

Rất nhiều bá chủ cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho tồn tại như vậy trong thế lực của mình, trên cơ bản bọn họ áp dụng sách lược trảm thảo trừ căn.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hốt Ngạch Nhiễm trầm giọng nói:- Tôi sẽ không giết anh, tôi sẽ cho anh và người nhà của anh sống ở miền nam.

Vĩnh viễn không cho phép anh trở lại thảo nguyên.

Chỉ cần anh thành thành thật thật sống ở đó, tôi sẽ cho anh bình an sống qua cả đời.

Chỉ cần anh không là địch của tôi, tôi sẽ không giết anh.

Nếu như anh đối kháng tôi, tôi sẽ diệt cửu tộc của anh!Hốt Ngạch Nhiễm trên thảo nguyên danh vọng quá lớn bộ hạ cũ quá nhiều, Nhạc Trọng cũng không muốn để nhân tố như vậy ở thảo nguyên.

Nhược quả không muốn giết hắn, Nhạc Trọng đành lưu đày hắn đi xa, không cho hắn tiếp xúc với bộ hạ.

Đương nhiên biện pháp tốt nhất chính là chém giết Hốt Ngạch Nhiễm.Hốt Ngạch Nhiễm trầm mặc.

Hắn cũng biết đây là biện pháp tốt nhất.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn chằm chằm vào Nhạc Trọng nói:- Nếu tôi muốn lưu lại thảo nguyên thì anh làm gì tôi?Nhạc Trọng trong mắt chớp động hào quang lạnh lùng:- Tôi hiện giờ sẽ giết anh.

Cho dù làm hoàng kim vương đình đại loạn, tôi cũng không cho anh còn sống rời đi.Hốt Ngạch Nhiễm trong nội tâm rùng mình, hắn có thể từ trong lời của Nhạc Trọng cảm nhận được quyết ý, nếu hắn cố ý lưu lại, Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không chút lưu tình giết chết hắn.Tinh quang Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt chớp động chần chờ một hồi trầm giọng nói:- Tôi sẽ dẫn hoàng kim vương đình đầu nhập vào anh.

Chinh chiến cho anh, như vậy như thế nào?

Trên thảo nguyên còn nhiều thế lực cần chinh phục, tôi nguyện ý giúp anh chinh phục bọn họ.- Ah?Trong mắt Nhạc Trọng hiện ra vẻ ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới Hốt Ngạch Nhiễm vậy mà nguyện ý đầu nhập vào hắn.

Hắn thoáng lâm vào trầm tư.Nhạc Trọng sở dĩ lâm vào do dự, đó là bởi vì binh lực của hắn cực nhỏ, trên thực tế tinh nhuệ chính thức không tới năm ngàn người, chút người ấy ngàn mấy vạn quân Mông Cổ hơi cố sức.

Hơi không cẩn thận, quân của hắn bị quân Mông Cổ chiếm đoạt.- Tôi biết rõ anh lo lắng quân của tôi khó khống chế.

Nhưng mà anh kỳ thật đại khái có thể yên tâm.

Chiến tranh hiện đại đánh chính là trang bị và hậu cần.

Một quân đội không có hậu cần không thể đánh nhua.

Nếu tôi quy hàng anh, cả hoàng kim vương đình có vật tư đều do anh giữ, chỉ cần anh nắm hậu cần.

Chúng toi không có khả năng phản kháng.

Hơn nữa gia quyến của chúng tối trong tay của anh, bọn họ chính là lợi khí của anh.- Nếu như anh lo lắng quân Mông Cổ quá nhiều.

Anh phân tán ra là được, bổ sung người Hán tiến vào.

Cũng có thể tiến hành giải trừ quân bị, cắt giảm quân Mông Cổ.

Trừ chuyện đó ra trong vương đình có mười vạn nô lệ, một khi anh thả bọn họ ra, bọn họ chính là cơ sở thống trị của anh.

Anh có thể lựa người Hán tổ kiến quâ đội.

Bởi như vậy thì số lượng người Hán sẽ bao trùm quân Mông Cổ.

Hơn nữa thảo nguyên rộng lớn, người Hán thế lực nhiều không kể xiết, tôi man binh chinh chiến, đánh tan bọn chúng, bắt về cho anh, mở rộng thế lực của anh.

Như vậy là tuần hoàn tốt, người Hán chiến lực chỉ càng ngày càng mạnh, như vậy anh căn bản không cần lo lắng về tôi.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn qua Nhạc Trọng chậm rãi nói ra.Nhạc Trọng nhìn chằm chằm vào Hốt Ngạch Nhiễm chậm rãi nói:- Vì cái gì anh đầu hàng tôi?Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt hiện ra vẻ giãy dụa nhìn thẳng Nhạc Trọng nói:- Tôi trước tận thế là một công tử nhà giàu trải qua sinh hoạt lưu manh, không có mục tiêu sinh hoạt, chỉ lo hưởng lạc.

Sau tận thế tôi mới trải qua sinh hoạt đặc sắc.

Hiện tại tôi đã không thể sống trong sinh hoạt bình đạm nữa, nếu như không có quyền lực, tôi cảm thấy hít thở không thông mà chết.Có người ưa thích sinh hoạt yên lặng.

Có người lại là ưa thích mạnh mẽ, ầm ầm sóng dậy nắm quyền sinh hoạt.

Trước tận thế quan viên sau nghỉ hưu rất dễ chết, đó là bởi vì bọn họ nắm đi quyền lực trong tay, thập phần không thích ứng sinh hoạt như vậy.Nhạc Trọng nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm một hồi lâu mới quyết định nói:- Tốt!

Tôi đáp ứng anh!

Chỉ cần anh đầu nhập vào tôi, tôi sẽ cho anh lĩnh quân rong ruổi thảo nguyên.

Nhưng mà anh nắm giữ quân đội, tất cả phải phục tùng lệnh của tôi.

Nếu như anh trái lời một lần, như vậy đừng trách tôi thủ hạ vô tình.

Như thế nào đây?

Anh có muốn lĩnh quân?Hốt Ngạch Nhiễm quỳ một gối trước mặt Nhạc Trọng cất cao giọng nói:- Nguyện phục vụ quên mình cho thủ lĩnh!Hốt Ngạch Nhiễm cũng là một nhân vật, hắn vừa quyết định hiệu lực cho Nhạc Trọng, hắn đã buông tôn nghiêm của Mông Cổ Vương mà làm thuộc hạ của Nhạc Trọng.Nhạc Trọng nhìn Hốt Ngạch Nhiễm chậm rãi nói:- Tất cả những người hành hạ người Hán đến chết trong hoàng kim vương đình phải chết.

Tôi không bỏ qua một ai, anh hiểu chưa?Hốt Ngạch Nhiễm vẻ mặt lãnh khốc nói:- Vâng!

Thủ lĩnh!

Tôi sẽ bắt những bại hoại đó ra, chém đầu răn chúng.Nhạc Trọng nhìn qua Hốt Ngạch Nhiễm nói:- Anh trở về đi!

Trước tiên mang vật tư bên trong ra.- Vâng!

Thủ lĩnh!Hốt Ngạch Nhiễm thoáng cái rời đi.Hốt Ngạch Nhiễm lui ra xong, Bạch Tiểu Thắng nhịn không được lên tiếng hỏi:- Thủ lĩnh!

Anh thật sự dùng tên kia sao?

Tên kia thật không đơn giản.

Hắn dã tâm rất lớn, nếu như chúng ta không cẩn thận, hắn tùy thời có khả năng cắn trả chúng ta.Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Đúng vậy!

Hắn là một thanh kiếm hai lưỡi, nếu như có thể được là tốt.

Hắn sẽ là con dao sắc bén nhất của chúng ta, thế nhưng mà một khi chúng ta hơi có suy yếu, chỉ sợ hắn đâm chúng ta trước tiên.Bạch Tiểu Thắng có chút khó hiểu hỏi:- Vậy ngài còn đáp ứng dùng hắn?Tinh quang trong mắt Nhạc Trọng chớp động chậm rãi nói:- Chúng ta bây giờ phải nhanh chóng chỉnh hợp tất cả lực lượng, phải trong vòng một năm đánh hạ thủ đô.

Nếu không chuyện này chỉ sợ không yên ổn.Hốt Ngạch Nhiễm đầu hàng cũng không chơi hoa chiêu gì, tất cả vật tư mang tính mấu chốt trong Hoàng Kim Vương Đình đều chuyển giao hết cho Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 887: Trưởng Lão Hội! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDưới mệnh lệnh của Hốt Ngạch Nhiễm, đại bộ phận Mông Cổ chiến sĩ buông xuống vũ khí.

Bất quá cũng có một ít thanh niên Mông Cổ cực kỳ nhiệt huyết cực đoan không cách nào tiếp nhận sự thật chiến bại đầu hàng.

Mười mấy tên chiến sĩ tinh nhuệ Đại Mông Cổ đế quốc trực tiếp tự sát.

Càng nhiều Mông Cổ chiến sĩ lại thở dài một hơi, trung thực bỏ vũ khí xuống đầu hàng.Dù sao trên thế giới này, quý giá nhất vẫn là tánh mạng của mình.

Nhạc Trọng tuy rằng thủ đoạn hung ác thế nhưng còn chưa bao giờ có tiền lệ thay đổi hứa hẹn cả.Hốt Ngạch Nhiễm mười phần phối hợp giúp đỡ Nhạc Trọng tiếp thu lấy hơn mười vạn nô lệ các tộc trong Hoàng Kim Vương Đình.Hơn mười vạn nô lệ kia đối với Nhạc Trọng mà nói cũng là một gánh nặng rất lớn.

Hắn phải trấn an, giải phóng những nô lệ các tộc này.

Loại tình huống này dùng lưỡi lê đại pháo không cách nào làm tốt được, không cẩn thận một chút sẽ chôn xuông tai họa ngầm cho chính quyền tương lai ngay, bởi vậy hắn không thể không ở chỗ này tốn hao đại lượng tinh lực để xử lý những sự vụ này.Bột Nhi Tử trong lều vải nhìn quan đưa tin quỳ một chân xuống đất kia sắc mặt đại biến có chút thất hồn lạc phách nói:- Cái gì?

Đại Hãn hàng! !

Ngươi nói là sự thật sao?

Không thể nào được! !

Tuyệt đối không có khả năng! !

Đại Hãn là nhân vật anh hùng khí khái bực nào, sao lại đầu hàng tên người Hán hèn hạ vô sỉ hạ lưu ngoan độc Nhạc Trọng kia được! ! !Hốt Ngạch Nhiễm một tay sáng lập nên Mông Cổ đế quốc trên đại thảo nguyên, địa vị của hắn trong Mông Cổ đế quốc cũng như địa vị của Nhạc Trọng trong thế lực của mình vậy.

Trong Mông Cổ đế quốc, mặc dù có không ít tướng lãnh cũng không phải một lòng với Hốt Ngạch Nhiễm nhưng cũng có một ít người rất trung thành tận tâm đối với Hốt Ngạch Nhiễm.Bột Nhi Tử năm đó đã từng được Hốt Ngạch Nhiễm cứu mạng mấy lần, là một trong các tâm phúc được Hốt Ngạch Nhiễm tín nhiệm nhất, hắn đối với Hốt Ngạch Nhiễm rất trung thành và tận tâm, vừa nghe đến vị thần trong suy nghĩ mình vậy mà đầu hàng Nhạc Trọng.

Hắn liền cảm giác trong nội tâm phảng phất như có cái gì đó sụp đổ vậy.Đúng lúc này, một gã nam tử tuấn lãng trên người mang theo uy nghiêm nhàn nhạt bước nhanh vào trong lều vải nhìn Bột Nhi Tử chậm rãi nói:- Bột Nhi Tử, đây là sự thật!

Ta xác thực đã đầu hàng Nhạc Trọng!Bột Nhi Tử hai mắt đỏ thẫm nhìn Hốt Ngạch Nhiễm cắn chặt răng, thoáng một phát quỳ trên mặt đất than thở khóc lóc nói:- Đại Hãn! !

Vì sao?

Chúng ta còn có nhiều hảo huynh đệ như vậy.

Ở dưới trướng ta còn có 3000 thiết kỵ.

Chỉ cần ngài ra lệnh một tiếng.

Chúng ta nguyện ý theo ngài tiếp tục chinh chiến trên đại thảo nguyên.

Nhạc Trọng hắn là người Hán, hắn cho dù cường thịnh trở lại thì đại thảo nguyên này cũng không thuộc về hắn, mà thuộc về người Mông Cổ chúng ta.

Coi như chúng ta chính diện không cách nào địch nổi hắn, chỉ cần chúng ta chọn du kích chiến thì thảo nguyên mênh mông hắn cũng không cách nào bắt được chúng ta cả.

Đại Hãn, ngài tại sao phải hàng hắn?

Vì sao?Hốt Ngạch Nhiễm cười khổ một tiếng nói với Bột Nhi Tử:- Bột Nhi Tử, lương thực trong tay ngươi hiện giờ còn có thể ăn bao lâu?Bột Nhi Tử trầm mặc thoáng một phát chậm rãi nói:- Lương khô mang theo trên người chúng ta còn có thể ăn hai ngày.

Nếu như tiết kiệm một chút, còn có thể ăn bốn ngày.

Nếu như giết ngựa thì còn kiên trì được lâu hơn nữa.Hốt Ngạch Nhiễm tràn ngập đắng chát nói:- Mất đi Hoàng Kim Vương Đình, chúng ta đã mất đi rễ rồi.

Trên thảo nguyên, không có tiếp tế người của chúng ta sẽ không ngừng chết trận, chết đói.

Đạn dược chúng ta bắn một viên thiếu một viên.

Không có chỗ nào đặt chân, ở bên ngoài một hồi gió bão là đã có thể khiến rất nhiều huynh đệ chết đi.

Đòng bào Mông Cổ chúng ta đều ở trong Hoàng Kim Vương Đình, nếu chúng ta tiếp tục chiến đấu, Nhạc Trọng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình, sẽ giáng tất cả đồng bào ta thành nô lệ.

Thậm chí trực tiếp giết chết hết tất cả gia quyến chiến sĩ.

Đã không còn Hoàng Kim Vương Đình, chúng ta căn bản không cách nào chống lại hắn được.

Nếu giờ tiếp tục chiến đấu với hắn, chẳng những chúng ta sẽ chết mà gia quyến của huynh đệ chúng ta cũng sẽ chết, đồng bào của chúng ta cũng sẽ chết.

Vi tánh mạng và tương lai đồng bào chúng ta, ta chỉ có thể lựa chọn đầu hàng, hiệu lực cho hắn.Trong tận thế, trên thảo nguyên không có một cái căn cư địa nào ổn định là một chuyện thập phần chuyện nguy hiểm.Bởi vì trên đất bằng rộng lớn của đại thảo nguyên thỉnh thoảng sẽ nổi lên các trận cuồng phong cuồng bạo, mấy ngày mấy đêm cũng không ngừng.

Khiến người căn bản không cách nào ra ngoài tìm đồ ăn.

Ngoại trừ bão tuyết ra, trên thảo nguyên còn có rất nhiều các loại đàn thú biến dị hung tàn.Đàn thú biến dị số lượng lớn, hung tàn thì ngay cả Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm như Hốt Ngạch Nhiễm cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

Nếu một đoàn đội lớn lang thang trên thảo nguyên, bị những đàn thú biến dị kia đuổi theo thì chỉ có một con đường chết.Bột Nhi Tử nghe xong lời Hốt Ngạch Nhiễm liền trầm mặc một hồi, nhìn Hốt Ngạch Nhiễm nói:- Đại Hãn, ngài lần này đến đây là khích lệ ta đầu hàng sao?Trong mắt Hốt Ngạch Nhiễm hiện lên một vòng hào quang kỳ dị nhìn Bột Nhi Tử chậm rãi nói:- Đúng vậy!

Ta tới là khuyên ngươi đầu hàng Nhạc Trọng.

Khiến các huynh đệ có một con đường sống.- Đại Hãn!

Cho ta gọi ngài một tiếng Đại Hãn lần cuối! !

Ngài muốn đầu hàng Nhạc Trọng là có đạo lý của ngài, ta biết rõ ngài là vì tương lai của các huynh đệ.

Nhưng ta tuyệt đối sẽ không đầu hàng Nhạc Trọng.

Ta chỉ biết thuần phục Đại Mông Cổ đế quốc! !Bột Nhi Tử quỳ trên mặt đất hướng về phía Hốt Ngạch Nhiễm dập đầu liền ba cái, sau đó rút ra một thanh loan đao để trên cổ hét lớn một tiếng:- Đại Mông Cổ đế quốc vạn tuế!Ánh đao lóe lên, cổ Bột Nhi Tử liền nhiều thêm một miệng vết thương lớn, máu tươi văng tung tóe xuống đất.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn một màn kia trong mắt hiện lên một vòng dị sắc, miệng nhúc nhích vài cái, thật dài một hơi nói:- Đi tốt!Bột Nhi Tử cũng là một gã chủ nghĩa dân tộc cực đoan, thấy khôi phục vinh quang của Đại Mông Cổ đế quốc không có bất kỳ hi vọng và tiền đồ nào, hắn liền lựa chọn hủy diệt mình.Hốt Ngạch Nhiễm quay người ra khỏi lều vải này.Bột Nhi Tử vừa chết, toàn bộ Diều Hâu kỵ bộ đội đều đã rơi vào trong tay Hốt Ngạch Nhiễm, dưới mệnh lệnh của hắn, Diều Hâu kỵ thập phần thuận lợi đầu hàng Nhạc Trọng.Mà bên khác, một trong các tàn quân của Mông Cổ đế quốc, Huyết Ưng kỵ do A Mộc Tây Ngạt thống soái vừa nghe nói Hốt Ngạch Nhiễm đầu hàng Nhạc Trọng, hắn lập tức dẫn đầu 2000 tên Huyết Ưng kỵ còn lại chạy khỏi Mông Cổ.Huyết Ưng kỵ với tư cách vốn là một thanh đao nhọn trong tay Mông Cổ đế quốc, công phá qua vô số căn cứ người Hán.

Bản thân A Mộc Tây Ngạt cũng là một gã phần tử dân tộc cực đoan tàn nhẫn hiếu sát.

Người Hán bị hành hạ chết trong tay hắn có vô số, hắn biết rõ Nhạc Trọng sẽ không bỏ qua phần tử hung tàn như hắn, hắn không muốn chết thì chỉ có thể trốn đi.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 888: Trưởng Lão Hội! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHoàng đế Huyền Chân của Mãn Châu đế quốc động tác lại cực nhanh, hắn thừa dịp Nhạc Trọng chiếm đoạt Mông Cổ đế quốc liền trốn về Mãn Châu đế quốc, sau đó liều lĩnh mang theo tàn binh và nô lệ Mãn Châu đế quốc bỏ chạy về phương Bắc.Binh lực trong tay Nhạc Trọng không đủ, hắn chiếm đoạt Mông Cổ đế quốc đã tương đương với nuốt vào một con quái vật khổng lổ lớn hơn mình gấp bội, muốn tiêu hóa quái vật khổng lồ kia còn cần không ít thời gian.

Mặc dù hắn đã điều tra ra hướng đi của Mãn Châu đế quốc nhưng không cách nào hành động được.Hốt Ngạch Nhiễm tuy rằng hiện giờ đầu hàng Nhạc Trọng, hơn nữa biểu hiện ra mười phần phối hợp, nhưng Nhạc Trọng lại không dám có chút chủ quan nào với hắn.

Đồng thời trên thảo nguyên, lục tục ngo ngoe không ngừng có tàn quân của Thương Lang kỵ, Huyết Ưng kỵ trốn về, khiến số lượng Mông Cổ chiến sĩ thoáng cái đột phát một vạn người.Chiến sĩ của Nhạc Trọng ở trong Hoàng Kim Vương Đình chỉ có 3000 người, vừa phải coi chừng một vạn Mông Cổ chiến sĩ kia, vừa phải duy trì trị an hươn mười vạn người sống sót trong Hoàng Kim Vương Đình, còn phải phòng ngự thế lực khác trên thảo nguyên nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, thú triều biến dị có thể phát sinh, binh lực thập phần căng thẳng.

Vô lực bận tâm đến Mãn Châu đế quốc.Châu Âu, trong một gian phòng tràn ngập dụng cụ thông tin tiên tiến, một gã nam tử đeo tai nghe biến sắc, sau đó nhanh chóng rời khỏi.Trong một gian phòng hội nghị, nguyên một đám thanh âm kịch liệt đang không ngừng biện luận lấy.- Mông Cổ thảo nguyên của Hoa Hạ quốc bị người thống nhất rồi sao?- Thảo nguyên đệ nhất quân đoàn của chúng ta trên thảo nguyên cũng bị người gọi là Nhạc Trọng kia tiêu diệt.- Những người Hoa Hạ quốc kia dưới sự dẫn dắt của hắn, ở Quảng Tây, Hồ Nam, trên thảo nguyên đều đã thành lập nên căn cứ người sống sót khổng lồ.

Nhân khẩu dưới trướng hắn đã tiếp cận 200 vạn.- Một thế lực cường thế như vậy quật khởi ở Châu Á, không phù hợp với ích lợi của chúng ta.

Ta cho là nên nhanh chóng tiêu diệt hắn đi.- Không!

Ta cảm thấy chúng ta không nên phí quá nhiều sức lực ở Châu Á.

Châu Phi, vùng Trung Đông, mới là nơi phát triển trọng điểm của chúng ta.

Chúng ta có thể đạt được rất nhiều nhân khẩu ở Châu Phi, tại vùng Trung Đông có thể đạt được đại lượng nguồn năng lượng.

Châu Á cách chúng ta quá xa, chẳng những binh lực không cách nào dễ dàng đưa tới, hơn nữa cho dù chúng ta có thể đánh bại thế lực ở đó, cũng rất khó vận chuyển tài nguyên ở đó đến bản thổ chúng ta.. . .Trong sảnh hội nghị, ngồi hơn mười tên nam tử áo mũ chỉnh tề, bọn hắn chính là trưởng lão của Thiên Đường Thần Quốc, mỗi tiếng nói cử động đều quyết định lấy thế cục thế giới.Thiên Đường Thần Quốc dựa vào ưu thế tích góp từng chút một trước tận thế, thế lực cơ hồ bao trùm toàn bộ thế giới.

Đương nhiên trên thế giới, chiến đấu với rất nhiều thế lực cũng có thắng có thua, bất quá bọn hắn dựa vào khoa học kỹ thuật cường đại về cơ bản đều là thắng nhiều bại ít.Lôi Đình chiến cơ chính là do Thiên Đường Thần Quốc chế tạo.

Đúng là dựa vào uy lực của Lôi Đình chiến cơ, Nhạc Trọng mới có thể mấy lần dùng binh lực ít ỏi đánh tan cường địch.

Trong tay hắn mới chỉ có không đến 50 khung Lôi Đình chiến cơ mà đã mạnh mẽ như thế, Thiên Đường Thần Quốc mỗi tháng đều có thể chế tạo ra hai mươi khung Lôi Đình chiến cơ.

Nội tình và thực lực song phương căn bản không cùng một cấp bậc.Một gã nam tử anh tuấn mắt ưng mũi câu Ai Liệt Khắc trầm giọng nói:- Sứ đồ!

Ta đề nghị phái ra sứ đồ đến tiêu diệt Nhạc Trọng.

Nhân khẩu Hoa Hạ quốc số lượng cực lớn, nếu bị Nhạc Trọng thống nhất toàn bộ Hoa Hạ quốc, quốc gia cổ xưa này dựa hoa học kỹ thuật sau tận thế rất có khả năng vượt qua chúng ta.

Bất lợi với chúng ta khống chế thế giới.

Cho dù Châu Á không phải phạm vi thế lực của chúng ta, cũng không phải hạch tâm lợi ích, nhưng ta cho rằng chỗ kia không thể xuất hiện một chính quyền cường đại thống nhất được.

Ít nhất hiện giờ không thể, chuyện đó không phù hợp với ích lợi của chúng ta.

Căn cứ phân tích của Trí Nang đoàn, Nhạc Trọng có được lòng tiến thủ và tính xâm lược mãnh liệt.

Nhân vật như vậy với tư cách thủ lĩnh Hoa Hạ quốc sẽ rất nguy hiểm, không thích hợp.

Ta đề nghị phái ra hai vị sứ đồ phối hợp với bên ngoài Mông Cổ quân đoàn, cùng với thế lực bản thổ bên ngoài Mông Cổ liên thủ tiêu diệt Nhạc Trọng!Một gã nam tử nhướng mày nói:- Sứ đồ?

Có cần thiết phải phái sứ đồ ra không?Sứ đồ chính là người mạnh nhất trong Thiên Đường Thần Quốc, Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm của Châu Âu.

Mười hai tên sứ đồ mỗi một gã đều có được lực lượng vô cùng khủng bố.

Bọn hắn tùy ý một người đều có thể trấn áp một khu.Mười hai tên sứ đồ này với tư cách là vũ khí áp trục của Thiên Đường Thần Quốc đã chinh chiến toàn bộ thế giới, đánh tan vô số cường địch.

Đúng là nhờ mười hai tên sứ đồ này mà Thiên Đường Thần Quốc mới có thể phát triển nhanh chóng như thế.Đương nhiên Thiên Đường Thần Quốc cũng sẽ dùng trang bị tiên tiến nhất, lợi dụng các loại thực vật biến dị sau tận thế đề luyện ra dược dịch quý giá, chế tác thành vật đại bổ để những sứ đồ kia sử dụng.

Đồng thời các loại sách kỹ năng cường đại, sinh tồn tệ, cũng đều ưu tiên để sứ đồ sử dụng, song phương hỗ trợ lẫn nhau, cùng nhau phát triển cường đại.Ai Liệt Khắc trầm giọng nói:- Phải đấy!

Căn cứ theo phân tích của Trí Nang đoàn, người Hoa Hạ gọi là Nhạc Trọng này bản thân đã có được sức chiến đấu tiếp cận sứ đồ.

Muốn diệt sát hắn một cách hoàn mỹ, phải phái ra hai gã sứ đồ, tám gã thần sứ.Một gã trưởng lão chậm rãi hỏi:- Sứ đồ của chúng ta hiện tại đang ở nước Mỹ, Châu Phi, vùng Trung Đông, Anh quốc, Ấn Độ chinh chiến!

Chỉ còn lại có bốn gã sứ đồ tọa trấn.

Nếu như muốn đối phó Nhạc Trọng, nhất định phải điều các sứ đồ trên chiến trường về, vậy phải điều từ chỗ nào?Thiên Đường Thần Quốc bố cục khắp toàn cầu, cũng chinh chiến khắp toàn cầu.

Sứ đồ với tư cách là cường giả mạnh nhất Thiên Đường Thần Quốc tự nhiên chinh chiến trên tiền tuyến các khu vực mấu chốt rồi.Một lão giả đầu đầy tóc trắng, mặt đầy nếp nhăn nói:- Để đệ cửu sứ đồ Cáp Lý Mạn, đệ thập nhị sứ đồ Lị Na đi Châu Á tiêu diệt Nhạc Trọng! !

Hiện giờ Hoa Hạ quốc tuyệt đối không cho phép xuất hiện một kẻ thống trị quá mức cường thế được.

Như vậy không phù hợp với ích lợi của chúng ta.- Vâng!

Đại trưởng lão!Tên lão giả kia nói, tất cả trưởng lão đều cung thanh đáp.Lão giả kia chính là một trong tam cự đầu trưởng lão hội, đại trưởng lão của Thiên Đường Thần Quốc, Ước Nạp Tư.

Lão đầu dung mạo nhìn qua không có gì đặc sắc lắm kia lại nắm giữ quyền quyết định trưởng lão hội, hướng đi của Thiên Đường Thần Quốc, đồng thời thủ đoạn của hắn thập phần tàn nhẫn, người đối đầu với hắn về cơ bản đều đã chết hết.

Hắn vừa ra đời đã không có người nào ngỗ nghịch lại ý hắn cả.Dưới mệnh lệnh của Ước Nạp Tức, một cổ mạch nước ngầm khổng lồ chậm rãi cuốn tới Nhạc Trọng.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 889: Mạch Nước Ngầm!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrên thảo nguyên.Bạch Tiểu Thắng đi tới trước người Nhạc Trọng hai mắt đỏ thẫm nghiến răng nghiến lợi lớn tiếng nói:- Thủ lĩnh!

Huynh đệ chúng ta phái đi căn cứ Xương Minh huyện bị người giết.- Cái gì?

Bọn hắn lại dám giết người của ta! !Nhạc Trọng sắc mặt đại biến, trong mắt hiện lên một vòng hung quang.Hai quân tranh chấp không chém sứ, chém giết sứ giả của địch nhân là vũ nhục lớn nhất đối với đối phương.

Nhạc Trọng bình thường rất ít chém giết sứ giả địa phương, lúc trước hắn chém giết sứ giả của Mãn Châu đế quốc cũng là để tất cả người Hán vứt bỏ tâm lý may mắn tề tâm hợp lực chiến đầu cùng Mãn Châu đế quốc.

Hiện tại sứ giả của hắn bị người chém giết, khiến trong lòng của hắn thoáng cái sinh ra lửa giận đáng sợ.Bạch Tiểu Thắng trong mắt chớp động lên hung quang hung dữ nói:- Thủ lĩnh!

Để cho ta dẫn người đi diệt bọn hắn đi!

Ta muốn rút gân lột da, giết chết tất cả bọn hắn!Nhạc Trọng nhìn Hốt Ngạch Nhiễm bên người trầm giọng nói:- Hốt Ngạch Nhiễm ngươi mang 3000 Diều Hâu kỵ đi theo ta!Hốt Ngạch Nhiễm hướng về Nhạc Trọng làm một nghi thức chào quân đội nói:- Vâng!

Thủ lĩnh! !Nhạc Trọng mang theo Thụ Quái đại quân của Bích Lục và 3000 Diều Hâu kỵ do Hốt Ngạch Nhiễm thống soái nhanh chóng đuổi đến Xương Minh huyện.Xương Minh huyện là một cái huyện thành nhỏ.

Chung quanh huyện thành kia đã tu kiến lên một tường thành hai mặt cao tới sáu mét, trên tường thành đặt một khẩu súng máy hạng nặng.

Chung quanh tường thàn trải rộng các loại lưới sắt, chung quanh một mảnh trống trải, tất cả cỏ cây đều bị người chặt không còn gì.

Khiến tầm bắn rất rộng.Nhạc Trọng đi tới bên ngoài Xương Minh huyện, rất xa đã thấy được một thi thể bị cắt tai mũi, chặt đứt hai tay, phần bụng bị một cái gai nhọn hoắt đâm thủng đính ở trên tường thành.Nhạc Trọng nhìn cỗ thi thể kia trong nội tâm thoáng cái tràn ngập phẫn nộ, sắc mặt thoáng cái trở nên cực kỳ khó coi.

Thi thể kia đúng là sứ giả mà hắn phái đến chiêu hàng Xương Minh huyện.Hốt Ngạch Nhiễm đi đến bên người Nhạc Trọng chậm rãi nói:- Thủ lĩnh của Xương Minh huyện tên là Hô Diên Hùng Nhị, hắn là một gã Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm người Hán.

Xương Minh huyện có được một vạn người sống sót.

Một ngàn tên chiến sĩ.

Một ngàn tên chiến sĩ này được Hô Diên Hùng Nhị gọi là Hổ Báo kỵ.

Một ngàn tên chiến sĩ kia dưới sự bồi dưỡng của hắn mỗi người đều là Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa trên cấp 10, thực lực không kém.Trong mắt Nhạc Trọng lóe lên sát cơ, ra lệnh Hốt Ngạch Nhiễm:- Ta muốn thủ cấp Hô Diên Hùng Nhị và bộ hạ hắn.

Ngươi đi mang tới cho ta!Hốt Ngạch Nhiễm trong mắt hiện lên một vòng dị quang nói:- Vâng!

Thủ lĩnh! !

Thuộc hạ nhất định sẽ lấy thủ cấp bọn hắn mang về.Hốt Ngạch Nhiễm biết rõ hiện giờ chính là cơ hội biểu hiện của hắn, nếu hắn biểu hiện thập phần vô năng, như vậy Nhạc Trọng chỉ sợ sẽ lập tức điều hắn đến phương xa để hắn sống bình thường cả quãng đời còn lại.- Đi theo ta! !Hốt Ngạch Nhiễm gọi đến hơn bốn mươi tên cao thủ vốn lệ thuộc Khiếp Tiết Quân nhanh chóng lao về hướng Xương Minh huyện.Chiến sĩ trên Xương Minh huyện rất nhanh đã phát hiện ra đám Hốt Ngạch Nhiễm, liên hô to gọi nhỏ điên cuồng bắn phá về phía đám Hốt Ngạch Nhiễm.Một tên cường giả Niệm Động Lực bên người Hốt Ngạch Nhiễm liền phát động ra Niệm Động Lực bích chướng, hắn vung tay lên, một cái Niệm Động Lực bích chướng trong suốt xuất hiện ngăn cản vô số viên đan bắn tới kiaMột gã cường giả hệ triệu hoán triệu hồi ra một đầu cự hùng cao tới ba mét, đầu cự hùng kia đón lấy vô số viên đạn mạnh mẽ đâm về phía cửa vào huyện.Oanh!

Oanh!Nương theo lấy vài tiếng nổ tung cực lớn, đầu cự hùng kia bị địa lôi chôn ở dưới mặt đất thoáng cái nổ bay một chân.

Chỉ là nó vẫn thập phần hung ác xông về phía trước, một đường dẫn nổ những địa lôi chôn ở dưới mặt đất kia, thẳng đến khi vọt vào trong mới chấm dứt.Hốt Ngạch Nhiễm đến trước cửa vào, thân thể gân xanh căng cứng, vô số cơ bắp ngưng tụ.

Một tầng đấu khí huyết sắc bắt đầu khởi động, hắn gầm lên một tiếng dùng sức nhảy lên, đúng là thoáng một phát đã nhảy lên trên tường thành cao tới sáu mét kia, loan đao màu bạc trong tay cuốn một cía liền chém giết ba gã chiến sĩ trên tường thành.Ở bên người Hốt Ngạch Nhiễm cũng thoáng một phát nhảy lên sáu gã cường hóa giả loại mẫn tiệp, trong tay bọn họ lóe lên ánh đao liền có một gã chiến sĩ Xương Minh huyện bị bọn hắn chém giết.Đúng lúc này trên tường thành một gã trung niên nam tử lưng hùm vai gấu vẻ mặt dữ tợn bên người đi theo hơn mười tên cao thủ nhìn Hốt Ngạch Nhiễm vẻ mặt không thể tin lớn tiếng kêu lên:- Hốt Ngạch Nhiễm! !

Tại sao là ngươi?

Ngươi không phải đang cùng Nhạc Trọng tử đấu sao?

Mục tiêu của chúng ta giống nhau?

Ngươi sao lại giết người của ta?Hô Diên Hùng Nhị cũng là biết rõ Hốt Ngạch Nhiễm phát động tiến công Nhạc Trọng nên hắn mới dám giết chết sứ giả của Nhạc Trọng.Hốt Ngạch Nhiễm vẻ mặt lạnh lùng như một Sát Thần, thân hóa một đạo lưu quang bắn về phía Hô Duyên Hùng Nhị, từng đạo ánh đao đột nhiên chớp động bên cạnh hắn, tất cả chiến sĩ ngăn cản hắn đều bị hắn một đao chém thành hai đoạn.- Hốt Ngạch Nhiễm, chẳng lẽ ngươi hiện giờ đã trở thành tay sai của Nhạc Trọng rồi?Hô Duyên Hùng Nhị sắc mặt đại biến lớn tiếng mỉa mai nói:- Đường đường Mông Cổ đế quốc chi Vương vậy mà nguyện ý thành một tên tay sai của người Hán.

Tổ tiên của ngươi Thành Cát Tư Hãn nếu biết rõ con cháu của hắn vậy mà lại xuất hiện loại hèn nhát như ngươi, chỉ sợ sẽ tức giận đến mức đội mồ sống dậy giáo huấn đồ bất tài như ngươi mất.Đối mặt với sự mỉa mai của Hô Duyên Hùng Nhị, Hốt Ngạch Nhiễm ánh mắt lạnh như băng, trong mắt hiện lên một vòng sát ý cơ hồ trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước người hộ vệ Hô Duyên Hùng Nhị, một đao mang theo tiếng âm bạo khủng bố bổ xuống một gã Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa trên cấp 50.Trong mắt tên Cường Hóa Giả cao cấp đẳng cấp trên 50 kia hiện lên một vòng kinh hãi, liều kình toàn lực dùng đao cản lại.Trong mắt Hốt Ngạch Nhiễm lóe lên dị quang, đấu khí huyết sắc thoáng cái bộc phát, tố chất thân thể hắn thoáng cái được cường hóa rất lớn, loan đao màu bạc trong tay hắn bổ lên Trảm Mã Đao của tên Cường Hóa Giả cao cấp kia, thoáng cái chặt đứt, sau đó thuận thế chém tên Cường Hóa Giả cao cấp kia thành hai đoạn.Hô Duyên Hùng Nhị nhịn không được nghẹn ngào kinh hô:- Trương Hợp! !Trương Hợp chính là cao thủ dưới trướng Hô Duyên Hùng Nhị mà mọi người đều biết, sức chiến đấu cực kỳ cường hoành, cường giả như vậy lại bị Hốt Ngạch Nhiễm một đao chém giết, khiến sở tất cả cường giả đều đối với chiến lực của Mông Cổ Vương ngay xưa đã có một cía hiểu rõ trực quan.Hốt Ngạch Nhiễm một đao chém giết Trương Hợp cả người như một đầu sư tử nổi giận mạnh mẽ tả xung hữu đột, ánh đao chớp động, đám Cường Hóa Giả bên người Hô Duyên Hùng Nhị đều bị hắn chém giết từng người một.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 890: Tay Sai Hốt Ngạch Nhiễm!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnPhanh!

Phanh! !Một gã Cường Hóa Giả có được kỹ năng điều khiển súng ống cầm trong tay một cây súng trường không ngừng bắn phá về phía Hốt Ngạch Nhiễm.

Tài bắn súng của hắn thập phần cao minh, mấy viên đạn đều bắn trúng thân thể Hốt Ngạch Nhiễm, tuy nhiên lại bị giáp da biến dị tam giai trên người Hốt Ngạch Nhiễm ngăn lại.Hô Duyên Hùng Nhị sắc mặt tái nhợt rống lớn nói:- Giết hắn đi! !

Đều xông lên cho ta! !

Hắn chỉ có một người, chỉ cần giết hắn, nữ nhân trong Báo Viên tùy ý cho các ngươi chơi.

Ta còn có thể cho các ngươi tùy tiện chọn mười nữ nhân trong Báo Viên nữa!Nghe được mệnh lệnh của Hô Duyên Hùng Nhị, đám Cường Hóa Giả kia như gà chọi lao đến Hốt Ngạch Nhiễm.

Mỹ nữ trong Báo viên chính là mỹ nữ Hô Duyên Hùng Nhị bắt từ khắp nơi, Báo viên kia không dễ gì mở ra, chỉ có cường giả lập nhiều đại công cho Hô Duyên Hùng Nhị mới có thể tiến vào một lần.

Hiện giờ hứa hẹn của Hô Duyên Hùng Nhị khiến rất nhiều Cường Hóa Giả đều trở nên hưng phấn.Bên người Hô Duyên Hùng Nhị vờn quanh lấy hơn bốn mươi tên Cường Hóa Giả.

Những Cường Hóa Giả này đều có được đẳng cấp cường hóa cao tới trên 30, đồng thời đều có kỹ năng, là chiến lực trọng yếu nhất dưới trướng Hô Duyên Hùng Nhị.

Trong những cao thủ này thậm chí còn có hai gã Tiến Hóa Giả thập phần rất thưa thớt.

Nhiều Cường Hóa Giả như vậy vây công, coi như là Tiến Hóa Giả cao cấp cũng có khả năng vẫn lạc.Đối mặt mười mấy tên đánh tới bên này, còn có Cường Hóa Giả đang ngâm xướng chú văn chuẩn bị phát động kỹ năng ma pháp, hai mắt Hốt Ngạch Nhiễm đỏ thẫm, phát động ra một trong các kỹ năng ẩn giấu, Sư Rống Phá.

Hắn hít một hơi thật sâu sau đó dụng lực rống một cái, một cổ sóng âm kinh khủng dùng hắn làm hạch tâm tầng tầng lớp lớp cuốn về phía trước/Trong chớp mắt, một gã tên Cường Hóa Giả loại mẫn tiệp công kích tới thoáng cái quỳ xuống xụi lơ trên mặt đất.

Những Cường Hóa Giả Tinh Thần Hệ càng trực tiếp ngã trên mặt đất.

Màng tai bọn hắn đều bị chấn vỡ, đại lượng máu tươi từ lỗ tai chảy ra, trong đầu như bị trọng kích.

Nguyên một đám không ngừng run rẩy.Chỉ có rải rác vài tên Cường Hóa Giả cường độ thân thể vượt qua gấp 10 lần người bình thường vẻ mặt tái nhợt đứng nguyên tại chỗ, trong mắt chớp động lên vẻ hoảng sợ vô tận.Dưới một tiếng rống của Hốt Ngạch Nhiễm liền khiến hơn mười tên Cường Hóa Giả đều sụp đổ không cách nào đánh tiếp nữa.Hốt Ngạch Nhiễm sau khi rống một tiếng trên mặt hiện lên một vòng ửng hồng mất tự nhiên, hai mắt hắn chớp động hung quang, đấu khí đỏ như máu trên thân thể bắt đầu khởi động như một đầu nộ sư nhanh chóng đuổi theo Hô Duyên Hùng Nhị.Hô Duyên Hùng Nhị nhìn Hốt Ngạch Nhiễm phảng phất như nộ sư kia cảm thấy vô cùng hối hận, vừa chạy trốn vừa hoảng sợ thét to:- Hốt Ngạch Nhiễm, đừng giết ta.

Ta nguyện ý quy thuận ngươi, hai người chúng ta liên thủ cùng nhau đối kháng Nhạc Trọng.

Đúng rồi, Báo Viên!

Trong Báo Viên của ta có vô số mỹ nữ.

Ta đều nguyện ý cho ngươi, tha ta một mạng đi!Hô Duyên Hùng Nhị cũng là một gã Tiến Hóa Giả loại hình lực lượng đẳng cấp cường hóa cao tới cấp 56, hắn vừa nhìn thấy Hốt Ngạch Nhiễm lập tức đánh tan hơn mười tên cường giả hắn thật vất vả mới lôi kéo được liền không còn một tia ý chí chiến đấu nào nữa.

Sáu bảy tên Cường Hóa Giả còn sót lại còn có thể đứng nguyên tại chỗ thì đều chạy tứ tán.

Mỹ nữ tuy tốt nhưng cũng phải có mạng hưởng mới được.

Bọn hắn cũng không muốn xông lên chịu chết.- Không cần!

Cho ta mượn thủ cấp ngươi dùng một lát! !Trong mắt Hốt Ngạch Nhiễm lóe lên hung quang, đột nhiên chém ra một đao mang theo đao mang màu đỏ như máu, dùng thế sét đánh lôi đình bổ xuống Hô Duyên Hùng Nhị.- Không. . .Trong mắt Hô Duyên Hùng Nhị chớp động lên hối hận vô tận lớn tiếng hét lên một tiếng, liền bị đao mang huyết sắc kia trực tiếp chém thành hai khúc máu tươi văng khắp nơi.Hốt Ngạch Nhiễm tiến lên bổ một đao chém xuống thủ cấp Hô Duyên Hùng Nhị giơ lên trên tường thành lớn tiếng quát:- Hô Duyên Hùng Nhị chết rồi! !

Thủ cấp của hắn ở đây!

Đầu hàng không giết! !- Hô Duyên Hùng Nhị chết rồi! !

Đầu hàng không giết! !- Đầu hàng không giết! !-. . .Từng tiếng gào thét quanh quẩn trên tường thành.

Đám phần tử võ trang vốn vẫn đang chống cự thấy thủ cấp Hô Duyên Hùng Nhị sĩ khí liền sụp đổ, rất nhiều người trực tiếp chạy tán loạn, còn có rất nhiều người thì lại lựa chọn vứt bỏ vũ khí quỳ xuống đất đầu hàng.Hô Duyên Hùng Nhị thống trị ở đây cũng không được lòng người lắm, hắn vừa chết tự nhiên không có người nào tiếp tục liều mạng vì hắn nữa.- Thủ lĩnh!

Đây là thủ cấp của Hô Duyên Hùng Nhị!Hốt Ngạch Nhiễm đem một hộp chứa đầu lâu của Hô Duyên Hùng Nhị đến cung kính hiến cho Nhạc Trọng.Nhạc Trọng liếc nhìn thủ cấp Hô Duyên Hùng Nhị, chợt lãnh đạm nói:- Ân, ném vào trong xe xác đi!Mẫu thụ mà Bích Lục đản sinh muốn một lần nữa dài ra cần có đại lượng thi thể, Nhạc Trọng trực tiếp ném thi thể địch nhân, tang thi mà hắn đánh vào chung quanh mẫu thủ mặc cho nó thu nạp.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn mấy trăm tên chiến sĩ bị tụ tập lại ngồi xổm ở một góc, trong mắt lóe lên hung quang hỏi Nhạc Trọng:- Thủ lĩnh, những người này đều là chiến sĩ dưới trướng Hô Duyên Hùng Nhị.

Bọn hắn đã đầu hàng, có cần thuộc hạ giết bọn hắn không?Mấy trăm tên chiến sĩ đầu hàng kia ánh mắt hoảng sợ nhìn Nhạc Trọng chờ đợi sự tài quyết của hắn.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn mấy trăm tên phần tử võ trang đầu hàng kia lãnh khốc ra lệnh:- Người tham dự sát hại sứ giả ta phái ra tất cả đều chém đầu.

Người còn lại tất cả cách chức làm nhân tra chiến sĩ của nhân tra doanh.Vốn Nhạc Trọng đối với những người đầu hàng coi như cũng tử tế.

Nhưng đám người này lại dám giết sứ giả hắn phái ra, cái này đối với thế lực của hắn là một sự vũ nhục lớn lao.

Nếu hắn không có thủ đoạn nghiêm khắc, sau này thế lực trên thảo nguyên chỉ sợ ai nấy đều giết sứ giả hắn cũng nên.- Không nên ah!

Thủ lĩnh đại nhân, ta là bị buộc mà! !

Ta đã đầu hàng, ngươi không thể giết ta! !

Không thể giết ta! !Một gã Cường Hóa Giả nghe vậy thoáng một phát đứng lên hoảng sợ hét lớn.Nhạc Trọng nhướng mày, vung tay một cái, gai độc trong tay bắn ra một đạo ánh sáng trực tiếp đánh lên đầu tên Cường Hóa Giả kia khiến nó nát bẩy, hỗn hợp hồng trắng bắn tung tóe đầy đất.Thấy tên Cường Hóa Giả kia bị Nhạc Trọng giết chết không chút do dự, những phần tử võ trang đầu hàng kia mỗi người sắc mặt đều đại biến.Bảy tên Cường Hóa Giả thoáng cái đã phát động ra kỹ năng biến thân, chỉ là bọn hắn vừa mới phát động kỹ năng.

Súng máy hạng nặng bố trí xung quanh đã nhao nhao bắn lên người bọn hắn khiến thân thể bọn hắn nát bấy.Nhạc Trọng lạnh lùng nhìn mấy trăm tên chiến sĩ kia sát cơ lẫm lẫm nói:- Người phản kháng chết!Thấy tên Cường Hóa Giả thực lực không tầm thường kia bị Nhạc Trọng giết chết đơn giản như heo chó, trong mắt mấy trăm tên phần tử võ trang hiện lên một vòng tuyệt vọng, nhìn họng súng máy hạng chung quanh mỗi người mặt xám như tro, không dám có bất kỳ dị động nào.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 891: Chỉnh Biên Bộ Đội! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnHốt Ngạch Nhiễm nhìn Nhạc Trọng không chút do dự xử tử tám gã phần tử võ trang lông mày có chút nhảy dựng không dám có bất kỳ dị động gì, thành thành thật thật đứng ở sau lưng Nhạc Trọng.Một tên phần tử võ trang tham dự đồ sát sứ giả Nhạc Trọng bị người chỉ điểm bị kéo ra khỏi đám người, sau đó bị chém thủ thủ cấp như một con chó chết.

Nhìn một màn huyết tinh kia, đám phần tử võ trang còn sót lại sắc mặt đại biến, trong nội tâm tràn ngập kinh hãi, kinh hồn táng đảm sợ mình cũng bị chém giết.Trong căn cứ cỡ lớn này có được vượt qua một vạn người sống sót, bất quá dưới sự thống trị tàn bạo của Hô Duyên Hùng Nhị, đại bộ phận người sống sót đều như một bộ xương khô, không cách nào di chuyển đường dài, Nhạc Trọng liền phái binh lực một doanh tạm thời đồn trú ở Xương Minh huyện.Tin tức Hô Duyên Hùng Nhị bị giết, tính cả Hốt Ngạch Nhiễm đã trở thành tay sai dưới trướng Nhạc Trọng rất nhanh liền truyền khắp đại thảo nguyên, rất nhiều thế lực nghe được tin tức này trong nội tâm đều vô cùng băng hàn.

Bọn hắn trong tiểu thế lực của mình trôi qua vô cùng khoái hoạt, tự nhiên không muốn đến đầu nhập vào Nhạc Trọng bị người chỉ huy.

Bất quá cũng có rất nhiều tiểu thế lực vật tư thiếu thốn đều nhao nhao dựa vào Nhạc Trọng.Nhạc Trọng ra mệnh lệnh, căn cứ trên đại thảo nguyên không thể không quy phụ hắn.

Nếu không sẽ bị hắn phái binh trực tiếp công phạt, giết hết tất cả thủ lĩnh, chiến sĩ có can đảm chống cự hết thảy giáng chức vào trong Nhân tra doanh sung làm bia đỡ đạn.

Mông Cổ Vương Hốt Ngạch Nhiễm, Huyết Đồ Phu Liệt Minh Nhất, Thường Thắng Quân Lý Quảng ba người từng người thống lĩnh một chi quân đội trên thảo nguyên tung hoành bốn phía công phạt những thế lực lớn nhỏ không muốn phục tùng mệnh lệnh Nhạc Trọng.

Nguyên một đám thế lực lớn nhỏ không ngừng bị hắn lấy diệt, đại lượng người sống sót nhập vào trong thế lực của hắn.Dưới binh phong của Nhạc Trọng, thế lực nào không muốn đầu hàng chỉ có thể được di chuyển về hướng đông bắc.

Ở hướng đông bắc có đại lượng thành thị nhân khẩu dày đặc, cũng là khu vực tang thi như biển.

Binh phong Nhạc Trọng trong khoảng thời gian ngắn cũng không cách nào chạm đến những nơi hẻo lánh kia.Theo ba người Hốt Ngạch Nhiễm, Liệt Minh Nhất, Lý Quảng không ngừng công phạt trên thảo nguyên, đại lượng người sống sót gia nhập vào trong thế lực của Nhạc Trọng.

Tăng thêm người sống sót các tộc Nhạc Trọng đạt được từ trong Hoàng Kim Vương Đình, người sống sót dưới trướng hắn số lượng chậm rãi vượt qua 60 vạn người.Nhạc Trọng từ Quảng Tây, Hồ Nam ia triệu tập một đám quan viên bổ sung đã trải qua huấn luyện rất nhanh lập nên cái khung chính phủ mới, tất cả bắt đầu phát triển theo hướng chính quyền chính quy.

Hắn cũng không vội vã tiến công theo hướng thủ đô mà bắt đầu khôi phục lại trật tử đã sụp đổ.Chỉ tang thi còn sống sót trên đại thảo nguyên đã vượt qua hơn hai ngàn vạn, bên phía Ma Đô càng vượt qua 2000 vạn.

Hơn nữa thành thị phụ cận Ma Đô đều là thành thị nhân khẩu dày đặc, muốn đánh quá rất là khó khănQuân đội của Hốt Ngạch Nhiễm, Liệt Minh Nhất, Lý Quảng không cao hơn ba vạn người, chút binh lực ấy muốn đối phó mấy ngàn vạn tang thi, nếu không có sự trợ giúp của các loại hỏa lực hiện đại như súng ống, đạn pháo các loại thì căn bản không có khả năng.Nhạc Trọng thu phục mấy huyện thành nhỏ, hơn nữa cũng điều một lượng kỹ sư súng ống đạn dược từ bên Quảng Tây đến bên này tiến hành kiến thiết nhà chế tạo vũ khí.Sau khi Nhạc Trọng khống chế Tiến Hóa Thần Điện của Thần Ma Hệ Thống, giờ mới hiểu được uy lực của nó, sau khi khống chế Tiến Hóa Thần Điện, chỗ tốt lớn nhất là có thể thông qua phương thức chuyển chức để đạt được đủ loại nhân tài.

Đương nhiên những người tài giỏi kia sau khi chuyển chức cũng chỉ tương đương với kỹ sư súng ống đạn được bình thường trước tận thế, cũng không có quá nhiều bổn sự nghiên cứu vũ khí cao cấp, bất quá bổn sự chế tạo dây chuyển sản xuất đạn, đạn pháo thì vẫn có.Thiên Đường Thần Quốc sở dĩ có thể quật khởi nhanh như vậy, nhân tài tầng tầng lớp lớp, ngoại trừ Châu Âu vào tận thế đã là căn cứ khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất thế giới ra, chính là do bọn họ trước tiên khống chế một tòa Tân Thủ Thôn của Thần Ma Hệ Thống.Đại lượng người sống sót gia nhập vào trng đủ loại nhà xưởng, Nhạc Trọng cũng phát xuống đại lượng đồ ăn xem như tiền lương, khiến đại thảo nguyên thoáng một phát toả sáng ra sinh cơ vô tận .Mỗi một ngày thực lực của Nhạc Trọng ở trên thảo nguyên đều có thể khuếch trương một phần.Theo những người sống sót kia ổn định tiếp thu, Nhạc Trọng liền triệu hồi Tam đại quân đoàn chinh chiến ở bên ngoài bắt đầu bắt tay vào chỉnh biên bộ đội.Đồ tể Liệt Minh Nhất đã lấy được chức vụ lữ trưởng Thảo nguyên kỵ binh lữ mà hắn tha thiết ước mơ, thống soái một chi kỵ binh nhân số cao tới 3000 người, toàn bộ cưỡi Hắc Lân Mã.Lý Quảng tắc thì trở thành sư trưởng của thảo nguyên đệ nhất sư.

Đội nhũ hạch tâm của đệ nhất sư chính là Thường Thắng Quân.Tư Đồ Tận thì được điều làm lữ trưởng dự bị lữ.

Dự bị lữ chủ yếu là chuyển vận nhân tài cho các chi bộ đội.Đệ tam lữ thì là có Diều Hâu lữ do Hốt Ngạch Nhiễm thống soái.

Biên chế của Diều Hâu lữ cũng chỉ có 3000 người, tất cả đều là do nhân tài của Diều Hâu kỵ cấu thành.

Phó lữ trưởng của đệ tam lữ Nhạc Trọng để cho Cảnh Đại Trung tới đảm nhiệm.

Cảnh Đại Trung là một người nhát gan sợ chết, còn có chút hèn hạ vô sỉ, da mặt rất dày.

Bất quá hắn làm người khéo léo, hợp tính với bất luận kẻ nào.

Cũng kết giao không ít tướng lãnh Mông Cổ, tăng thêm công huân lúc trước của hắn, Nhạc Trọng liền bổ nhiệm hắn làm phó lữ trưởng của đệ tam lữ.Trải qua chỉnh biên nghiêm như vậy, chiến sĩ mà Hốt Ngạch Nhiễm khống chế thoáng cái giảm mạnh thành 3000 người, hơn nữa 3000 người đại đa số cầm trong tay vẫn là các loại vũ khí lạnh, chỉ có 500 tên chiến sĩ trong tay cầm các loại súng rác rưởi như súng trường 81, súng trường 56 thời kỳ kháng Nhật.

Đạn cũng bị áp chế ở 5000 phát, hơn nữa không có bất kỳ vũ khí hạng nặng nào.

Dưới loại tình huống này, dệ tam lữ nếu phản loạn cũng chỉ có một con đường chết.Hốt Ngạch Nhiễm sau khi tiếp quản bộ đội trông thấy những súng ống rác rưởi kia cũng cười khổ im lặng.

Hắn thập phần rõ ràng, Nhạc Trọng tuy rằng dùng hắn nhưng cũng cực kỳ phòng bị.

Hắn cũng không dám có câu oán hận nào, bởi vì hắn rất rõ, , một khi hắn có dị động gì, Nhạc Trọng sẽ lập tức động thủ thu thập bọn hắn.Sau khi trải qua chỉnh biên, có gần một vạn tên Mông Cổ chiến sĩ tinh nhuệ bị lột xuống.

Những Mông Cổ chiến sĩ này đều là kỵ binh tinh nhuệ.

Nhạc Trọng cũng không bỏ được đưa toàn bộ bọn chúng vào nhà xưởng, hắn do dự một chút vẫn gom những Mông Cổ chiến sĩ này thành dự bị lữ giao cho Bạch Tiểu Thắng xử lý.Bạch Tiểu Thắng đi theo Nhạc Trọng chinh chiến nhiều năm, đã trải qua huấn luyện quân sự nghiêm khắc.

Hắn chỉ là trời sinh tính lười nhác, cũng không phải năng lực chưa đủ, thống lĩnh dự bị lữ cũng không có chút vấn đề nào cả.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 892: Chỉnh Biên Bộ Đội! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnDưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, hắn vẫn vẻ mặt đau khổ thành thành thật thật đảm nhiệm lữ trưởng dự bị lữ thứ hai.Một nơi bí mật trong Tề Mộc huyện, tám gã chiến sĩ cầm trong tay súng trường đứng ở nơi đó.Một cỗ xe bọc thép đứng ở trướ, cửa xe mở ra, Nhạc Trọng và Ngân Sương đi ra từ trong xe.- Thủ lĩnh!Tám gã chiến sĩ kia thấy được Nhạc Trọng đi xuống khỏi xe lập tức mỗi người đều chào theo nghi thức quân đôi, trong ánh mắt nhìn Nhạc Trọng đều tràn đầy kính sợ.

Chính là người nam nhân trước mắt này đã dẫn theo bọn hắn chiến thắng tam đại thế lực trên thảo nguyên, thu nạp trọn đại thảo nguyên vào trong phạm vi thế lực của bọn hắn, không gì không đánh được, bách chiến bách thắng.

Cái này khiến bọn hắn kính sợ người trước mắt này từ tận đáy lòng.Nhạc Trọng khẽ gật đầu với tám gã chiến sĩ kia sau đó bước vào trong viện tử.Trong viện tử mười bước một cương, năm bước một trạm canh gác, khắp nơi đều có chiến sĩ thủ vệ.

Các súng máy hạng nặng bày khắp đường, đồng thời trong từng mảnh rừng còn bố trí lấy hơn mười chiếc xe súng máy cao xạ, cùng với xe phóng đạn đạo đối không.Nhạc Trọng từ trong kho vũ khí trong Ô Lan sơn mạch b cũng đã lấy được không ít xe phóng đạn đạo đối không và đạn đạo đối không, đây là một trong các đòn sát thủ phòng không mà hắn nắm giữ.

Có những đạn đạo đối không kia rồi, coi như là Lôi Đình chiến cơ đột kích, hắn cũng sẽ khiến đối phương phải trả một giá thê thảm.Sâu trong vườn đứng lặng lấy một cây đại thụ cao vút trong mây, ở chung quanh đại thụ sinh trưởng lấy một mảnh dây leo dài hẹp mọc ra dị hoa ăn thịt người.

Đây là cây Mẫu Thụ vốn sinh trưởng trong Ô Lan sơn mạch.

Bất quá so về với Mẫu Thụ nhìn thấy trong Ô Lan sơn mạch thì hình thể của nó nhỏ hơn rất nhiều.Những thực vật biến dị này khác với thực vật trước tận thế, chỉ cần cho chúng nó chất dinh dưỡng sung túc.

Chúng liền có thể sinh trưởng nhanh chóng.

Vốn gốc Mẫu Thụ này chỉ còn lại thụ tâm, nhưng sau khi được Nhạc Trọng sử dụng đại lượng thi thể của địch nhân và vô số tang thi nuôi sống, nó liền phát triển nhanh chóng.Trên một chạc cây của Mẫu Thụ kia, Bích Lục lấy cái chân nhỏ tuyết trắng ngồi ở phía trên, khuôn mặt dán vào khỏa Mẫu Thụ kia, hai mắt hơi lộ ra khoái hoạt thập phần.Nhạc Trọng nhìn Bích Lục ngồi trên chạc cây, trầm giọng nói:- Xuống đây đi, Bích Lục!Nhạc Trọng tuy rằng cây ghép biến dị Mẫu Thụ kia từ Ô Lan sơn mạch, lại lưu lại rất nhiều thủ đoạn phòng bị đối phương phản loạn.

Hắn ở phiến khu vực này đã chôn xuống đại lượng boom điều khiển, một khi Mẫu Thụ kia có bất kỳ dị động, hắn liền kíp nổ boom điều khiển dưới mẫu thủ khiến đối phương tan nát.Bích Lục hướng về phía Nhạc Trọng tự nhiên cười nói mang theo một vòng làn gió thơm nhảy xuống khỏi cây nói:- Vâng!

Chủ nhân.Nhạc Trọng hỏi:- Gốc Mẫu Thụ này lúc nào mới có thể sinh ra Thụ Quái mới?Bích Lục nói:- Hiện giờ liền có thể sinh ra Thụ Quái mới, bất quá muốn sinh ra thụ nhân cao cấp, còn cần đại lượng chất dinh dưỡng.

Hiện giờ tuy rằng có thể sinh ra Thụ Quái mới, những đẳng cấp của Thụ Quái cũng sẽ không cao, chỉ chừng cấp 20, số lượng cũng chỉ có thể chừng một ngàn đầu.Nhạc Trọng nhướng mày trầm giọng hỏi:- Chất dinh dưỡng?

Dùng Tang thi có được không?Bích Lục nói:- Có thể!

Tang thi càng cao cấp năng lượng có được càng cao, đối với Mẫu Thụ mà nói chất dinh dưỡng cũng càng sung túc.Nhạc Trọng nói:- Như vậy, ngươi lập tức khiến Mẫu Thụ sinh sản ra một ngàn Thụ Quái đi.

Ta có trọng dụng.- Vâng!Bích Lục mắt nhắm lại, một đạo lục quang nhàn nhạt từ trong thân thể nàng bắn ra, rơi vào trên Mẫu Thụ cực lớn kia.Cây Mẫu Thụ kia nhoáng một cái, từng đoàn từng đoàn trái cây từ trên cây rơi xuống trên mặt đất, sau đó vỡ ra, tất cả Thụ Quái cấp thấp chợt từ trong đám trái cây kia bò ra, mỗi một đầu Thụ Quái cấp thấp đều có được đẳng cấp cường hóa chừng 20.Nhạc Trọng nhìn đám Thụ Quái cấp thấp kia, ánh mắt lộ ra vẻ mĩm cười.

Có những Thụ Quái này với tư cách pháo hôi, tỉ lệ tử vong của chiến sĩ nhân loại dưới trướng hắn sẽ hạ thấp không ít.Không lâu sau, dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, Hốt Ngạch Nhiễm, Liệt Minh Nhất, Lý Quảng thống soái ba chi bộ đội dã chiến bắt đầu như mũi tên nhọn phát động tiến công về phía một thị trấn có bảy vạn Tang thiLiệt Minh Nhất lớn tiếng ủng hộ sĩ khí:- iến công! !

Tiến công! !

Kỵ binh lữ chúng ta là một thanh đao nhọn mạnh nhất dưới trướng thủ lĩnh.

Chúng ta chiến vô bất khắc, công vô bất thắng, tuyệt đối phải là người đầu tiên giết vào trong huyện thành!- Tiến công!

Tiến công! !Chiến sĩ dưới trướng Liệt Minh Nhất lớn tiếng quát lên, mỗi người đều tràn ngập hưng phấn.

Đây là trận chiến đầu tiên sau khi bọn hắn trở thành kỵ binh lữ, bọn hắn phải lập nhiều đại công, tranh thủ từ lữ thăng cấp thành sưMặt khác Lý Quảng ở một bên cũng ủng hộ lấy sĩ khí:- Các huynh đệ, đệ nhất sư chúng ta là lợi kiếm sắc bén nhất trong tay thủ lĩnh.

Chúng ta là mạnh nhất! !

Một trận chiến này chúng ta phải cjo bọn hắn xem xem thực lực của chúng ta.

Tuyệt đối không thể bại bởi đệ tam lữ.

Đệ nhất sư chúng ta tất thắng! !- Tất thắng!

Tất thắng! !Từng tiếng gào thét chỉnh tề vang vọng bầu trời.

Đời trước là đệ nhất sư của Thường Thắng Quân, chính là bộ đội được trang bị tốt nhất trong thảo nguyên quân đoàn, bọn hắn đánh bại Mãn Mông liên quân mạnh nhất trên thảo nguyên, bọn hắn lúc này không hề sợ hãi, sĩ khí cực cao.Hốt Ngạch Nhiễm lớn tiếng với chiến sĩ dưới trướng:- Một trận chiến này là cơ hội lập công của chúng ta.

Nam tử Mông Cổ chúng ta đều là hảo nam nhi số một trên thảo nguyên, để bọn hắn nhìn một chút, cho dù chúng ta trang bị không bằng bọn hắn.

Chúng ta cũng mạnh hơn bọn hắn nhiều.Đúng lúc này Cảnh Đại Trung mang trên mặt dáng tươi cười chen miệng nói:- Đúng! !

Dệ tam lữ chúng ta dưới sự lãnh đạo anh minh của thủ lĩnh nhất định sẽ vượt trội.

Thủ lĩnh vạn tuế! !

Mọi người cùng ta hô, thủ lĩnh vĩ đại vạn tuế! !- Thủ lĩnh vạn tuế! !- Thủ lĩnh vạn tuế...Những chiến sĩ đệ tam lữ hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vẫn dưới vẻ mặt bất đắc dĩ của Hốt Ngạch Nhiễm lớn tiếng kêu lên.Dưới sự dẫn dắt của thủ lĩnh các bộ, ba chi bộ đội dã chiến công kích một vạn sáu ngàn người rất nhanh đi tới thị trấn kia, hơn nữa liên thủ phát động tiên công về một ít huyện thành nhỏ.Huyện thành nhỏ kia dưới sự tiến công của một vạn sáu ngàn người rất nhanh đã bị thu phục, bảy vạn tang thi bên trong cũng bị toàn diệt.

Từ một nơi hẻo lánh trong tiểu huyện, bọn hắn cũng tìm được hơn hai trăm người sống sót gầy như bộ xương khô.Nhân loại một khi bị buộc đến tuyệt cảnh sẽ phát ra đủ loại lực lượng không tưởng tượng nổi.

Bọn hắn có thể sống sót dưới hoàn cảnh ác liệt nhất.Sau khi nghỉ ngơi hồi phục một lát, ba chi b ộ đội chợt phân thành ba bộ như ba mũi tên tiến công về các huyện thành chung quanh.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 893: Dị Động Của 400 Vạn Tang Thi!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng điều động bọn Liệt Minh Nhất bọn tiến công các huyện thành nhỏ có bảy vạn tang thi chỉ là để luyện binh.Ba chi bộ đội dẹp xong tang thi của các Huyện thành kia cũng như được trải qua huấn luyện, phát triển hơn rất nhiều.

Bọn hắn bắt đầu nguyên một đám tiêu diệt các tang thi chiếm cứ trong huyện thành.Dưới sự toàn lực thôi động của Nhạc Trọng, nguyên một đám thị trấn bị bọn Liệt Minh Nhất công phá, gặt hái được đại lượng các loại vật tư, đồng thời còn từ trong nguyên một đám huyện thành cứu ra không ít người sống sót.Ngoại trừ bọn người Liệt Minh Nhất ra, Nhạc Trọng còn phái ra tứ nữ Thiên Cung Anh, Ngân Sương, Trác Nhã Đồng, Bích Lục mang theo Thụ Quái đại quân tiến công tang thi ở các thị trấn bốn phía.Kỷ Thanh Vũ cũng bị Nhạc Trọng phái ra mang theo tám cấm vệ và bộ phận chiến sĩ của dự bị lữ săn giết tang thi tấn cấp trong các huyện thành.

Nhạc Trọng định bồi dưỡng Cường Hóa Giả số lượng lớn, hắn cũng chỉ có thể đủ sai Kỷ Thanh Vũ dẫn người đi trợ giúp những Chiến Sĩ bình thường kia tấn chức thành Cường Hóa Giả.Dưới sự thống soái của Kỷ Thanh Vũ, mỗi một ngày đều có đại lượng Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa chừng cấp 10 sinh ra đời.

Những Cường Hóa Giả này vừa sinh ra đời đã bị điều lên chiến trường, tiến vào từng chi bộ đội.Chiến sĩ bọn Liệt Minh Nhất, Hốt Ngạch Nhiễm, Lý Quảng thống soái dù sao cũng là thân thể nhân loại, cũng sẽ cảm thấy mỏi mệt, mỗi chiến đấu một thời gian ngắn nhất định phải để các chiến sĩ nghỉ ngơi và hồi phục một chút.Thế nhưng Thụ Quái đại quân do Thiên Cung Anh các nàng thống soái lại khác, các nàng phá hủy lần lượt thi quần trong các huyện thành, sau đó rời đi.

Những thi thể tang thi trong huyện thành thì chở ở sau sẽ dùng để bồi dưỡng hai loại thực vật biến dị là Mễ Thụ cùng Mẫu Thụ.Mễ Thụ sau khi cắn nuốt thi thể tang thi có thể sinh sản ra gạo, mà Mẫu Thụ sau khi cắn nuốt thi thể tang thi sẽ không ngừng chế tạo ra Thụ Quái cấp thấp, tiếp tục đầu nhập vào trong chiến trường.Mỗi một ngày thế lực trên thảo nguyên của Nhạc Trọng đều đang không ngừng được tăng cường.Sau khi phát động ra trận tấn công đại quy mô kia đối với tang thi, Nhạc Trọng an vị trong trấn không đi loạn nữa.

Nếu không có hắn, sẽ rất khó thôi động chiến dịch này.Dù sao giữa các bộ đều không lệ thuộc vào nhau, chỉ có một mình Nhạc Trọng là có quyền khống chế những bộ đội kia, một khi hắn biến mất không thấy gì nữa, vậy thì đối cuộc phát động thế công đại quy mô đối với tang thi cũng chỉ có thể dừng lại.Ngày hôm nay, một gã quan quân đi đến trước người Nhạc Trọng, vẻ mặt ngưng trọng báo cáo nói:- Thủ lĩnh! !

Thi quần ở thành phố Bao Hỉ đã xảy ra dị động! !

Hơn 200 vạn tang thi bên trong đã rời khỏi thành phố di động về phía thành phố Ba Ngạn.

Thi quần ở thành phố Ba Ngạn cũng đã xảy ra dị động, hơn 200 vạn tang thi bên trong cũng đã di động ra ngoài thành phố, hướng hành quân của bọn hắn đúng là thành phố Bao Hỉ.- Cái gì?

Hai cỗ thi quần này muốn tụ hợp sao?Nhạc Trọng sắc mặt đại biến lập tức đứng dậy đi về hướng khu chỉ huy trung tâm.Nhạc Trọng rất nhanh liền đi tới một gian trung tâm chỉ huy khắp nơi đều là màn hình, trong đó, trên nguyên một đám màn hình biểu hiện ra hinh ảnh do phi cơ không người ghi lại.Kho vũ khí sư cấp ở Ô Lan sơn mạch, Nhạc Trọng cũng cho tới không ít phi cơ không người trinh sát.Thông qua các hình vẽ, Nhạc Trọng có thể thấy rõ ràng hai cổ thi quân đang di động về cùng một phía.Nhạc Trọng thấy một màn kia sắc mặt thoáng cái liền trở nên khó coi.Số lượng tang thi vừa lên đến trăm vạn đã có được lực phá hoại cực kì khủng bố.

Một khi hai cổ thi quần kia tụ hợp hình thành một cổ đại thi quần cao tới 400 vạn thì ngay cả thế lực siêu cấp như Thiên Đường Thần Quốc cũng phải đau đầu một phen.Nhạc Trọng nhìn hai cỗ thi quần không ngừng di động kia chau mày trầm giọng ra lệnh:- Truyền mệnh lệnh của ta, lập tức để đệ nhất sư, đệ nhị kỵ binh lữ, đệ tam lữ lập tức trở về.

Đệ nhất, đệ nhị dự bị lữ chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Tất cả nghỉ ngơi đều phải hủy bỏ.

Hiện giờ thực hành quan quân tất cả công tác của nhà chế tạo vũ khí từ mười tiếng đồng hồ tăng lên mười hai tiếng đồng hồ...Dưới nguyên một đám mệnh lệnh của Nhạc Trọng, khung binh khí chiến tranh khổng lồ của thảo nguyên quân đoàn cũng bắt đầu vận chuyển.

Ba chi bộ đội chủ chiến bắt đầu được triệu hồi lại từ phương xa, đồng thời dựa theo mệnh lệnh của Nhạc Trọng được bố trí vào huyện Mộc Uyển với tư cách là tuyến đầu chiến tranh.Mười vạn người sống sót cũng bị Nhạc Trọng trưng tập điều đến huyện Mộc Uyển xây dựng đủ loại công sự phòng ngự.

Đồng thời đại lượng vật tư cũng liên tục không ngừng vận chuyển tới.Phi cơ trình sát không người trên trên bầu trời k cũng bay đến trên không thi quần điều ta hướng đi của chúng.Nhạc Trọng nhìn xem hai cổ thi quần như hải dương kia chau mày:- Nếu chúng có thể tự giết lẫn nhau thì tốt rồi! ! =Hai cổ thi quần như hải dương kia thật sự là đáng sợ, số lượng của chúng cao tới 400 vạn đủ để khiến bất luận kẻ nào cũng phải sinh ra cảm giác tuyệt vọng.

Coi như là quân đội trước tận thế đối mặt với con quái vật 400 vạn kia cũng sẽ cảm thấy đau đầu.Hai cổ thi quần mênh mông như biển kia sau khi hành quân hai ngày, rốt cục đã bắt đầu tiếp xúc.Hai cổ thi quần mênh mông như biển kia cũng không tự chém giết lẫn nhau như Nhạc Trọng chờ mong mà đều ngừng lại dưới một cổ ăn ý thần bí.- Chuyện gì xảy ra?Nhạc Trọng nhìn hai cổ Thi Hải mênh môi đã dừng lại kia chau mày, trong nội tâm hiện lên một vòng lo lắng.Ở một nơi hẻo lánh trong thi bầy mà phi cơ trinh sát không đến được, một đầu Tang Thi mọc ra đầu to, khẩu khí bén nhọn, xúc tu như xà, hé miệng lớn ra, một đạo vòi xúc tu lập tức đâm vào trong thân thể một đầu Z2.

Nó dùng sức khẽ hấp, đầu Z2 kia liền biến thành một tấm da khô.Đầu tang thi kỳ dị kia sau khi hút khô một đầu Z2 thì vòi xúc tu trong miệng liền bắn ra lần nữa đâm vào trong thân thể hai tên Z2 rồi hút khô dịch thể của chúng.

Lúc này mới thoả mãn phát ra một tiếng kêu to.Nghe được tiếng kêu to kia, tất cả Z2, Z1 lúc này thân thể mới run rẩy về lại trong thi quần.Đầu tang thi biến dị mọc ra đầu to kia híp mắtm ánh mắt lộ ra một tia quang mang trí tuệ nhân cách hóa, nó suy tư một hồi, lúc này mới nhảy vào phần bụng cực lớn của một đầu L4, kéo ra một cái động lớn chui đi vào.Không lâu sau 400 vạn tang thi thoáng một phát bắt đầu chuyển động, chúng đúng là dọc theo phương hướng thành phố Ba Ngạn tiếp tục đi tới.Nhạc Trọng trông thấy hơn bốn trăm vạn tang thi kia khẽ động thì sắc mặt chợt đại biến:- Không tốt!

Chúng vậy mà không đánh nhau! !

Truyền mệnh lệnh của ta, để đệ nhất sư đệ nhất doanh, đệ nhị kỵ binh lữ, đệ tam lữ toàn lực đánh lén tang thi.

Toàn lực tiêu hao lực lượng của chúng!05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 894: Đánh Lén! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnMệnh lệnh của Nhạc Trọng vừa phát ra, ba chi bộ đội đêm tối đi gấp đến tuyến đầu chiến trường.- Thật nhiều tang thi! !Liệt Minh Nhất cưỡi một thớt Hắc Lân Mã thống soái 3000 kỵ binh rất nhanh đã tìm kiếm được chủ lực của tang thi, nhìn hải dương do 400 vạn tang thi hình thành kia, sắc mặt hắn hơi đổi.Trăm vạn tang thi cũng cơ hồ đã vô biến vô hạn, 400 vạn tang thi khẽ động thì giống như là một hải dương chính thức vậy, gần như có thể nát bấy bất luận chống cự gì trên thế giới này.Vô luận cường giả thế nào, đơn thương độc mã nhảy vào trong thi quần cũng chỉ có một con đường chết.Đối phó với thi quần khổng lồ kia, lực lượng mà chiến sĩ có tài bắn súng tinh chuẩn có thể cống hiến thậm chí còn lớn hơn một gã Cường Hóa Giả nhiều.Liệt Minh Nhất nhìn xem thi quần hạo hạo đãng đãng kia, dao bầu trong tay vung lên hạ lệnh:- Tiến công! !3000 tên kỵ binh nhanh chóng lấy xuống súng trường trên lưng nổ súng về phía thi quần như hải dương kia. fĐạn vũ dày đặc bắn khiến mảng lớn tang thi phải ngã xuống đất.Chỉ là thi quần như hải dương kia căn bản không cách nào ngăn cản, chúng từ bốn phương tám hướng vây tới chi bộ đội của Liệt Minh Nhất.- Rút lui!Sau mấy vòng xạ kích, Liệt Minh Nhất vung tay lên hét lớn một tiếng, nhanh chóng mang theo 3000 kỵ binh lui về sau.Sau khi rút ra một khoảng cách lớn, đệ nhị kỵ binh lữ theo dựa vào ưu thế tốc độ kéo ra một khoảng cách lớn với thi quần khổng lồ kia, nhưng sau đó lại xoay người tiếp tục xạ kích, khiến đầu từng con tang thi nổ tung ngã trên mặt đất.Đệ nhị kỵ binh lữ của Liệt Minh Nhất bổ sung 300 tên Cường Hóa Giả chuyển chức thành binh sĩ chức.

Những Cường Hóa Giả nà đều là cường giả do Nhạc Trọng chuyên môn bồi dưỡng, đẳng cấp cường hóa cao đến cấp 30, hơn nữa đã cường hóa điều khiển súng ống đến cấp ba, bọn hắn cho dù người ở trên lưng ngựa, cũng có thể bắn nổ đầu tang thị.Dưới sự liên tục xạ kích không ngừng của bọn Liệt Minh Nhất, đại lượng tang thi bị bắn nổ đầu, khiến từng mảnh tang thi té trên mặt đất, nhưng lại không có ai thương vong.Mặt khác đệ nhất bọc thép doanh của đệ nhất sư ở một bên cũng mang theo hai mươi chiếc xe tăng, hai mươi chiếc bộ binh chiến xa, 60 chiếc súng máy, bộ đội xe bọc thép không ngừng tiến công từ bên cánh thi quần khổng lồ kia.

Đạn vũ dày đặc rơi vào trong thi quần khổng lồ kia, khiến vô số tang thi bị bắn cho phấn thân toái cốt.

Đương nhiên bọc thép doanh cũng tiêu hao rất nhiều đạn dược.Đương nhiên trước mặt thi quần khổng lồ kia, đệ nhất bọc thép doanh cũng không thể không vừa đánh vừa rút lui.

Trong thi quần kia, còn có tồn tại khủng bố như ̉ thôn phê giạ̉, L3, L4, Một khi xe tăng lọt vào thi quần, có khả năng sẽ bị những tang thi tiến hóa kia phá hủy.Mỗi một cỗ xe tăng và xe bọc thép đều là đại sát khí đối với thi quần, tự nhiên không thể dễ dàng bị tổn thất.

Hệ thống công nghiệp của Nhạc Trọng hiện giờ vẫn còn chưa đủ để để chèo chống hắn kiến tạo xe tăng và xe bọc thép.- Thi quần thật khổng lồ! !Hốt Ngạch Nhiễm thống soái 3000 Diều Hâu kỵ cũng đi tới tuyến đầu, hắn trông thấy thi quần khổng lồ do 400 vạn tang thi hình thành kia thì sắc mặt cũng biến đổi.Hốt Ngạch Nhiễm quay đầu nhìn lại, thấy 3000 Diều Hâu kỵ dưới trướng hắn lúc này trong tay mỗi người đều có một cây súng trường, lúc này mới thở dài một hơi.

Nếu không có súng trường, 3000 người này của hắn chỉ cần một cái công kích cũng sẽ bị Thi Hải vô tận kia thôn phệ.

Căn bản không có khả năng ngăn cản sự tiến công của thi quần.Địch nhân khủng bố như 400 vạn thi quần, Nhạc Trọng cũng phải ép khô mỗi một phần lực lượng mới có thể đối phó, hắn cũng bất chấp nghi kỵ và đề phòng đối với Hốt Ngạch Nhiễm.

Dùng đệ tam lữ được võ trang súng ống đạn.

Bất quá đệ nhất sư, đệ nhị lữ đều được trang bị vũ khí tiên tiến nhất, mà súng ống của đệ tam lữ đều là một ít đồ cũ như súng trường 56, súng trường 81, đồng thời những thứ linh tinh gì đó Nhạc Trọng cũng kín đáo đưa cho đệ tam lữ của Hốt Ngạch Nhiễm.Đệ tam lữ tuy rằng toàn bộ thay đổi trang phục súng ống, thế nhưng đường kính của súng ống chỉ có vài loại, rất nhiều vẫn là đồ cũ của Châu Âu, thời đại Soviet, nhưng miễn cưỡng cũng dùng được.Cảnh Đại Trung nhìn thi quần khổng lồ kia vẻ mặt tái nhợt nói:- Chúng ta tùy tiện đánh, sau đó rút lui thôi!Cảnh Đại Trung rất sợ hãi, hắn vốn là một người rất sợ chết, vừa nhìn thấy thi quần khủng bố như thế căn bản không sinh ra được chút chiến ý nào cả.Trong mắt Hốt Ngạch Nhiễm hiện lên một vòng dị quang trầm giọng nói:- Không được!

Một trận chiến này quan hệ đến sự tồn vong của đệ tam lữ ta.

Chúng ta tuyệt đối phải đánh tốt!Hốt Ngạch Nhiễm thập phần tinh tường Nhạc Trọng lưu lại hắn chỉ vì hắn có tác dụng.

Một khi hắn không cho thấy giá trị đầy đủ, chỉ sợ sẽ lập tức bị lưu vong đến Thái Lan vĩnh viễn không cách nào trở về thảo nguyên.

Đệ tam lữ do người Mông Cổ làm chủ lực này chỉ sợ cũng sẽ lập tức bị đánh tan chỉnh biên.Lúc này toàn bộ đại thảo nguyên đều đã bị Nhạc Trọng khống chế trong tay, Hốt Ngạch Nhiễm căn bản không có sức phản kháng.

Một mệnh lệnh của Nhạc Trọng đã có thể khiến hắn phải chết.

Trừ phi hắn nguyện ý vứt bỏ tất cả bộ hạ, gia quyến, tộc nhân trốn ra phương bắc.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn mọi người chung quanh giơ loan đao màu bạc lên cao lớn tiếng quát:- Đệ tam lữ, vạn thắng! !- Đệ tam lữ, vạn thắng! !- Đệ tam lữ, vạn thắng...Chiến sĩ đệ tam lữ Chiến Sĩ thấy Hốt Ngạch Nhiễm giơ vũ khí lên coa đều rống lên.

Bọn hắn đều trung thành tận tâm đối với Hốt Ngạch Nhiễm, cũng là kỵ binh tinh nhuệ nhất trên đại thảo nguyên.- Đệ tam lữ cùng ta xông lên!

Tiến công! !Hốt Ngạch Nhiễm cầm trong tay loan đao màu bạc hướng về phía thi quần khổng lồ kia quát lớn lên.Dưới sự dẫn dắt của Hốt Ngạch Nhiễm, 3000 kỵ binh hóa thành nước lũ cuồn cuộn phát động công kích với thi quần khổng lồ kia.

Bọn hắn như một đạo mũi tên nhọn vọt tới nơi cách thi quần chừng một trăm mét sau đó lấy ra các loại vũ khí viễn trình như súng trường, cung tiễn phát động tấn công với thi quần khổng lồ kia.Vô số viên đạn, cung tiễn lọt vào trong thi quần, xuyên qua đại lượng tang thi, những tang thi bị xuyên qua kia vừa ngã xuống đất lập tức bị vô số tang thi phía sau giẫm cho nhảo nhoẹt.Khi thi quần khổng lồ đẩy mạnh thì Hốt Ngạch Nhiễm dựa vào tính cơ động của Hắc Lân Mã nhanh chóng triệt thoái về phía sau kéo ra khoảng cách, lúc này mới tiếp tục phát động tiến công.Ba chi bộ đội trên đại thảo nguyên không ngừng công kích tới thi quần khổng lồ kia.

Đại lượng tang thi không ngừng bị ba chi bộ đội này đánh chết, nhưng đối với số lượng của thi quần khổng lồ kia mà nói cơ hồ không đáng giá nhắc tới, thi quần khổng lồ kia vẫn tiếp tục di động về trước.Trong cơ thể một đầu L4 trong thi quần khổng lồ kia, cái đầu tang thi biến dị mọc ra đầu to, mồm dài ra đại lượng vòi xúc tu lạnh lùng nhìn thi quần không ngừng bị đánh chết.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 895: Đánh Lén! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTrong thi quần, tất cả thôn phệ giả tản ra khí tức khủng bố đang há miệng lớn cắn nuốt những tang thi bị ba chi bộ đôi của Nhạc Quân tiêu diệt kia.Thi quần khổng lồ hơn 400 vạn v thức sự quá khủng bố, ba chi bộ đội kịch chiến trên thảo nguyên bốn ngày tiêu diệt hơn sáu vạn đầu tang thi liền không thể không lui xuống nghỉ ngơi hồi phục.

Tinh lực nhân loại dù sao cũng có hạn, trường kỳ tác chiến đối với thể lực và tinh lực của bọn họ đều tiêu hao thật lớn.Thi quần khổng lồ kia bị tiêu diệt hơn sáu mươi vạn thế nhưng tốc độ của chúng không hề bị trì hoãn chút nào, tiếp tiến nhập thành phố Ba Ngạn.Hơn ba trăm vạn tang thi tiến vào thành phố Ba Ngạn không lâu thì trực tiếp rời khỏi tiến về hướng thành phố Ngân Châu.- Chúng đây là muốn tu hợp với tang thi của thành phố Ngân Châu sao?Nhạc Trọng thông qua hình ảnh do phi cơ trinh sát không người thấy hơn ba trăm vạn tang thi di động về hướng thành phố Ngân Châu trong nội tâm kinh nghi bất định.Thành phố Ngân Châu trên thảo nguyên cũng là một đại thành thị, trước khi tận thế có được hơn hai trăm vạn nhân khẩu, nếu hơn ba trăm vạn tang thi tụ hợp với hơn hai trăm vạn tang thi ở thành phố Ngân Châu sẽ hình thành một thi quần khổng lồ cao tới hơn năm trăm vạn.Thảo nguyên tam đại quân đoàn mà Nhạc Trọng phái ra hao tốn đại lượng khí lực và vô số đạn dược kịch chiến bốn ngày mới tiêu diệt hơn sáu mươi vạn tang thi, trong đó đại bộ phận đều là tang thi bình thường.

Nếu để thi quần hơn ba trăm vạn tụ hợp với thi quần ở thành phố Ngân Châu sẽ hình thành nên một thi quần vô địch.- Không được!

Tuyệt đối không thể để hai cổ thi quần này tụ hợp! !Nhạc Trọng nhìn sự dị động của 300 vạn tang thi kia trong mắt hiện lên một vòng ngưng trọng sau đó hạ các mệnh lệnh liên tiếp.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, đệ nhất sư trấn thủ Mộc Uyển huyện phái ra một chi bộ binh đoàn mô-tơ hóa phát động tiến công về phía 300 vạn tang thi kia.Mông Cổ Chiến Sĩ của dự bị đệ nhị lữ tinh thông kỹ thuật cỡi ngựa cũng bị Nhạc Trọng điều đến tiền tuyến phân phát súng ống, khiến bọn hắn thông qua kỹ thuật cỡi ngựa của mình không ngừng tiến công thi quần khổng lồ kia.Dưới sự tấn công liên tiếp, không ngừng có tang thi bị tiêu diệt, đồng thời thi quần kia cũng thỉnh thoảng tổ chức phản kích một chút, dưới công kích của tang thi tiến hóa trong thi quần thỉnh thoảng cũng có Chiến Sĩ vẫn lạc.Mặc dù Nhạc Trọng liên tục phái ra đại lượng bộ đội đánh lén thi quần thế nhưng thi quần vô cùng khổng lồ kia vẫn không ngừng đẩy mạnh về trước.Ninh Nguyệt hạp là đường mấu chốt từ thành phố Ba Ngạn đi thông thành phố Ngân Châu, Nhạc Trọng ở chỗ này bố trí đệ nhất sư đêh nhất bộ binh lữ và đệ tam lữ do Hốt Ngạch Nhiễm thống soái.Nhạc Trọng tổ chức bộ đội liên tiếp chống cự, tiêu diệt đại lượng tang thi, nhưng thi quần khổng lồ kia không ngừng đẩy mạnh về hướng thành phố Ngân Châu.

Ninh Nguyệt hạp chính là đường mấu chốt từ thành phố Ba Ngạn đi thông thành phố Ngân Châu, một khi bị thi quần thông qua, đại lượng tang thi trong huyện thành chung quanh đều sẽ trở thành vật bổ sung cho đàn tang thi kia.Nhạc Trọng thập phần tinh tường bộ đội của hắn tuy rằng dựa vào hỏa lực cường đại tiêu diệt một trăm vạn tang thi, nhưng một trăm vạn tang thi kia đa số đều là tang thi bình thường, tang thi tiến hóa tinh nhuệ chính thức lại không bị tiêu diệt bao nhiêu.

Hắn tuyệt đối không muốn nhìn thấy 300 vạn tang thi tụ hợp với 200 vạn tang thi ở thành phố Ngân Châu.Bộ đội của Nhạc Trọng lúc này đã không thể lui nữa, một khi bộ đội của hắn buông tha cho Ninh Nguyệt hạp, vậy thì 300 vạn tang thi kia sẽ thuận lợi hợp lưu cùng 200 vạn tang thi ở thành phố Ngân Châu.

Bộ đội của hắn trước kia tiêu hao đại lượng nhân lực vật lực để tiêu diệt một trăm vạn tang thi cũng không có ý nghĩa gì nhiều nữa.Bên ngoài Ninh Nguyệt hạp, ba vạn tên người sống sót sử dụng các loại công cụ xây dựng đủ loại bẩy rập chung quanh hạp cốc, liếc nhìn qua phảng phất như vô số kiến thợ đang đạp động.- Đến rồi! !Lý Quảng đứng trên một nơi cao nhìn về phương xa trong mắt hiện lên một vòng dị quang.Phương xa, nguyên một đám điểm đen như con kiến không ngừng di động về bên này, theo thời gian trôi qua sở tất cả người sống sót đều có thể nhìn thấy thi quần rậm rạp chằng chịt đang không ngừng di động sang bên này..Nhìn xem những tang thi không có con mắt, thân thể hư thối, khắp nơi gồ ghề, tản ra một cổ mùi hôi thối kia, đám người sống sót đang cố gắng công tác trong nội tâm đều phát lạnh, lâm vào bối rối.Đó là tang thi cực kỳ buồn nôn khủng bố, trên người lại mang theo virus có tính lây bệnh cực cao, không có thuốc nào cứu được.

Người sống sót chưa từng trải qua chiến đấu thấy chúng trong nội tâm đều sợ hãi, căn bản không dám chiến đấu với những tang thi kia.- Để đám công nhân rút đi!Lý Quảng phất phất tay nói.Lý Quảng ra lệnh một tiếng, ba vạn người sống sót kia chợt lui về sau.Thi quần khổng lồ thì đờ đẫn không ngừng đẩy mạnh về trước, trong chốc lát, tang thi như biển kia tiếp cận Ninh Nguyệt hạp.Các loại bẩy rập công sự tu kiến ở Ninh Nguyệt hạp thoáng cái liền bắt đầu phát huy tác dụng.Đại đội tang thi đang hành tẩu về phía Ninh Nguyệt hạp, bỗng nhiên ngay lúc đó, đại địa vỡ ra, một đại động sâu đạt ba mét, rộng hơn hai mươi mét lăng không mà hiện.

Đại lượng tang thi thoáng cái rơi vào trong đại động kia.

Vô số tang thi phía sau cũng nhao nhao lọt vào, sau đó bị tang thi đằng sau giẫm thành thịt nhão buồn nôn.Những tang thi kia không có trí tuệ gì, bẩy rập đơn giản một chút đối với chúng thập phần có tác dụng, một trong đó chính là đào hầm.Chỉ cần đào hố to kế tiếp, sẽ có hàng trăm hàng ngàn tang thi rơi vào trong, sau đó bị tang thi đằng sau giẫm thành thịt vụn.Nhạc Trọng trước kia thường xuyên dùng chiêu này để đối phó thi quần đại quy mô.

Hiện giờ đã tạo thành một đại sát thủ sát để đối phó thi quần trong chư bội của Nhạc Trọng.Đại lượng tang thi không ngừng tiến lên nhao nhao lọt vào nguyên một đám hầm lớn.

Ba vạn người sống sót đã công tác trong Ninh Nguyệt hạp suốt sáu ngày, số lượng hố lớn nhỏ mà bọn hắn đào trong Ninh Nguyệt hạp lên tới mấy ngàn cái.Những tang thi kia còn chưa tiếp súc với chiến sĩ ở Ninh Nguyệt hạp đã có 30 vạn tang thi bình thường lọt vào những hố lớn kia, bị giẫm thành thịt vụn.

Chỉ là mấy ngàn hố lớn nhỏ kia cũng đều bị 30 vạn tang thi bình thường dùng thi thể lấp đầy.Sau khi dùng thi thể lấp đầy những hố lớn kia, thi quần khổng lồ tiếp tục đẩy mạnh về hướng Ninh Nguyệt hạp.Sau khi xuyên qua các hố lớn nhỏ, từng mặt tường xi-măng cao tới một mét năm tả chắn trước mặt đàn tang thi kia.Những tang thi bình thường đến trước tường xi-măng đã bị tường xi-măng kia ngăn trở, rốt cuộc không cách nào tiến thêm.

Tang thi bình thường căn bản không có lực lượng phá hư tường xi-măng, chúng chỉ có thể đủ ngơ ngác đứng ở biên giới tường xi-măng duỗi móng vuốt ra cào loạn.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 896: Tang Thi Dùng Binh Pháp!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnTang thi đằng sau thì sau khi bị ngăn lại vẫn không ngừng tiến lên, đại lượng tang thi ngăn cản bị ép thành một đoàn.Oanh!

Oanh!

Oanh!Đúng lúc này, một phát phát pháo cối bắn vào trong thi quần dày đặc, mỗi một phát đều có thể nổ nát hơn mười đầu tang thi ép thành một đoàn.Chiến sĩ Ninh Nguyệt hạp ở tuyến đầu cũng nhao nhao giơ súng bắn vào đầu những tang thi bất động kia, khiến chúng nhao nhao ngã xuống.Những chiến sĩ không có chuyển chức thành bi sĩ trong Thần Ma Hệ Thống có lẽ xạ kích tang thi di động thì không cách nào nổ nát đầu, nhưng xạ kích tang thi bất động thì có tỷ lệ đến sáu bảy thành.Tường xi-măng nho nhỏ kia ngăn chặn đại lượng thi quần.

Thi quần cũng nhanh chóng làm ra ứng đối, tất cả L2 cao hơn 2m nhanh chóng đi ra từ trong thi quần, hướng về phía tường xi-măng.Quái vật cực lớn như L2 chỉ cần một quyền là đủ để đánh nát bấy tường xi-măng không quá dày kia.Phanh!

Phanh!L2 vừa mới tiếp cận tường xi-măng thì 300 lính bắn tỉa vẫn nấp kín ở một nơi bí mật gần đó liền thoáng bóp cò, bắn nát đầu đám L2 kia.L2 có thể ngăn cản đạn súng trường bình thường, nhưng đạn súng bắn tỉa đường kính lớn vẫn có thể đục xuyên đầu lâu bắn chết bọn chúng.Tất cả L2 vừa mới tới gần tường xi-măng đã bị những súng bắn tỉa trực tiếp đánh lén, khiến thi quần khổng lồ kia bị các mặt tường thấp ngăn trở, không cách nào tiến thêm được.

Khiến bên phía Nhạc Trọng có thể phát huy ra ưu thế hỏa lực, đại lượng tiêu diệt những tang thi kia.Sâu trong thi quần, đầu tang thi biến dị cực lớn kia nhắm hai mắt lại, khóe miệng có chút nhảy lên lộ ra vẻ khinh thường.Thi quần khổng lồ vốn dựa vào ưu thế thi hải đột nhiên tách ra, một vạn đầu L2 khiêng một đầu H1 xuất hiện trong thi quần.Những H1 kia mở cái miệng rộng phun ra từng đoàn từng đoàn hỏa cầu đánh lên trên các tường xi-măng, những hỏa cầu kia không ngừng nổ tung.

Khiến những tường xi-măng kia nguyên một đám bị nổ thành phấn vụn.- Trọng pháo trợ giúp! !Lý Quảng thấy thế sắc mặt đại biến lớn tiếng hạ đạt mệnh lệnh.Oanh!

Oanh!

Oanh!Phương xa một cái pháo binh trận địa điên cuồng nổ súng, một phát đạn pháo rơi vào trong bầy thi quần, nổ cho mảng lớn mảng lớn tang thi trực tiếp phấn thân toái cốt.

Hơn một vạn đầu L2, H1 dưới hỏa lực kia đại bộ phận đều bị tạc thành tro bụi.Vì trợ giúp chiến dịch Ninh Nguyệt hạp, Nhạc Trọng đã điều tám phần trọng pháo trên thảo nguyên đến nơi anyf.

Bởi vì đạn pháo trọng pháo quá mức quý giá, Lý Quảng cũng chỉ vào thời điểm mấu chốt nhất mới sử dụng trọng pháo tiến hành pháo kích mang tính bao trùm.Hơn một vạn đầu L2, H1 bị tạc thành tro bụi, tang thi biến dị trong thi quần thoáng cái mở hai mắt ra.

Trong mắt hiện lên một vòng sợ hãi, nó thoáng một phát nhảy vào phần bụng một đầu L4, khu động đầu L4 kia đi đến thi quần phía sau.Sinh mạng có được trí tuệ đều có một đặc điểm chung, đó chính là sợ chết.

Nếu không sợ chết, Bích Lục cũng sẽ không dễ dàng bị Nhạc Trọng thu phục như vậy.

Dù là Nhạc Trọng cũng rất sợ hãi tử vong.Đầu L4 trốn đến một góc khuất cách chiến trường hơn mười dặm lúc này mới ngừng lại.

Lúc đầu L4 kia rút lui.

Đại lượng tang thi c bình thường hết lặng phát động công kích về phía Ngưng Nguyệt hạp cốc.Dưới sự oanh kích của H1, tường xi-măng thấp bé ở tuyến trên bị đánh tan không còn gì.

Chiến Sĩ ở tuyến trên sau khi trải qua một phen chiến đấu kịch liệt liền đâu vào đấy buông tha cho tuyến đầu, thối lui đến vào đầu phòng tuyến thứ hai.Nhạc quân ở Ninh Nguyệt hạp tổng cộng lập nên chín đầu phòng tuyến, hắn rất rõ ràng một đầu phòng tuyến căn bản khó có thể ngăn cản sự tiến công của Thi Hải.Trên đầu phòng tuyến thứ hai cũng dựng đứng lấy một vòng tường xi-măng thấp bé.

Thi quần khổng lồ bị vòng tường xi-măng thấp bé kia lần nữa ngăn lại.

Không ngừng bị bắn nổ đầu.Đầu tang thi biến dị vừa trốn đến nơi an toàn, thi quần khổng lồ kia vậy mà chậm rãi lui xuống.- Chuyện gì xảy ra?Lý Quảng nhìn thi quần khổng lồ lui về phía sau trong mắt hiện lên một vòng kinh ngạc, trong nội tâm hiện lên một cổ dự cảm bất thường.Phải biết rằng thi quần một khi tiến công có thể chưa từng có lui bước đích thói quen, chúng chỉ biết xông về trước phong thẳng đến xé nát địch nhân, hoặc là bị địch nhân xé nát.Thi quần khổng lồ kia lui bước về sau, rất nhanh biến đổi, từ trong thi quần thoáng cái phân ra năm vạn đầu L2 và mười vạn đầu S2.

Cùng với 3000 đầu L3 tạo thành đại quân thi quần tiến hóa.Mười lăm vạn thi quần tiến hóa vừa xuất hiện chợt như một thanh đao nhọn hung hăng đuổi tới đầu phòng tuyến thứ hai.- Hỏa lực trợ giúp! !

Hỏa lực trợ giúp! !Lý Quảng vừa nhìn thấy mười lăm vạn đầu tang thi tiến hóa xuất hiện sắc mặt liền trắng nhợt gầm gú nói.Mười lăm vạn đầu tang thi tiến hóa mang đến cho Lý Quảng áp lực hơn hơn một trăm vạn tang thi bình thường nhiều lần.Đối phó tang thi bình thường Lý Quảng còn có thể thông qua đủ loại bẩy rập để tiêu diệt đối phương, nhưng chống lại quái vật như L2, L3, đại bộ phận bẩy rập đều không có tác dụng.

Tường xi-măng cao một mét năm kia, loại quái vật như L2 chỉ cần một quyền là có thể đánh tan.Oanh!

Oanh!

Oanh!Một phát đạn pháo bắn vào trong mười lăm vạn tang thi tiến hóa kia, khiến đại lượng tang thi tiến hóa bị nổ thành nát bấy.Chỉ là hỏa lực kinh khủng kia vẫn không cách nào tiêu diệt được tất cả tang thi tiến hóa, không ít L2 xông qua được khu vực hỏa lực bao trùm, nhưng quái vật đáng sợ này xông tới trước tường xi-măng thấp bé, một quyền liền đánh tan tường xi-măng thấp bé kia.Nguyên một đám tường xi-măng bị đám quái vật L2, L3 dùng quái lực đáng sợ đánh cho nát bấy, đại lượng S2 thông qua những lổ hổng kia xông vào trận địa của Nhạc quân chém giết với quân Nhạc quân.Chiến sĩ của Nhạc Trọng vừa cùng những tang thi kia vừa tiến hành cận chiến đã có hơn mười tên chiến sĩ bị những tang thi kia cắn chết, hoặc là xé thành nát bấy.- Súc sinh!

Chúng ta đồng quy vu tận đi! !Một gã Chiến Sĩ bị ba đầu S2 vây quanh, ba đầu S2 kia hung hăng cắn lên thân thể hắn một cái, sắc mặt hắn trắng nhợt dùng sức kéo ra chốt lựu đạn trên người.Oanh!

Nương theo một tiếng vang thật lớn, ba đầu S2 liền bị nổ thành mảnh nhỏ.- Đi chết đi! !Một gã chiến sĩ thấy một đầu L3 nhảy vào trận địa một quyền đuổi giết một gã chiến sĩ bình thường liền nổi giận gầm lên một tiếng ôm một bao thuốc nổ vọt tới bên người đầu L3 kia trực tiếp kíp nổ.Oanh một tiếng nổ mạnh, đầu L3 kia tính cả tên Chiến Sĩ kia cùng nhay bị nổ cho nát bấy.Ở phía trên từng chiến tuyến đều có rất nhiều Chiến Sĩ liều tính mạng chém giết với những tang thi kia.Thế nhưng theo tang thi không ngừng đột nhập, Nhạc quân trên đầu tiền tuyến thứ hai thoáng cái liền tan tác.Những tang thi tiến hóa đột nhập vào đầu chiến tuyến thứ hai số lượng không nhiều lắm, chỉ có chừng 3000 đầu, nhưng quân đội do những tang thi tiến hóa kia hình thành vẫn không phải đại bộ phận Nhạc quân bình thường có thể ngăn cản.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 897: Nhạc Trọng Đích Thân Tới!

Uy Lực Của Súng Laser! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững tang thi tiến hóa kia sau khi cướp lấy đầu chiến tuyến thứ hai cũng không nóng lòng phát động tiến công, mà chờ bổ sung từ phía sau, sau một mực bổ sung đến mười lăm vạn tang thi tiến hóa liền tựa như một chuôi đao nhọn phát động tiến công vô cùng hung mãnh về phía đầu phòng tuyến thứ ba.Loại phương thức công kích dùng tang thi tiến hóa làm chủ lực này cực kì khủng bố, tuy rằng dưới sự oanh kích của trọng pháo có hơn năm vạn tang thi hóa thành tro bụi, nhưng đám tang thi tiến hóa cũng phá hủy đạo phòng tuyến thứ ba của Nhạc quân, hơn nữa giết chết hơn 100 tên Nhạc quân không kịp lui lại.Dựa vào phương thức công kích như vậy, đại quân tang thi tiến hóa lần nữa liên tục công phá ba đạo phòng tuyến của Nhạc quân.

Số lượng Nhạc quân bị tiêu diệt cũng kéo lên đến hơn năm trăm người.Hơn năm trăm người chết trận đã đả kích không nhỏ đến sĩ khí Nhạc quân.

Bọn họ là người, không phải tang thi.

Ở Ninh Nguyệt hạp chỉ bố trí sáu ngàn tên Chiến Sĩ, thoáng cái đã chết trận 500, tương đương với 1/12 Chiến Sĩ chết trận sa trường.

Nhưng thi quần vẫn vô biên vô hạn, cái này khiến tinh thần của bọn hắn tự nhiên vô cùng sa sút .Lý Quảng nghe tin dữ không ngừng truyền đến từ phía trước sắc mặt tái nhợt, trong nội tâm tính toán nói:- Đáng chết! !

Làm sao bây giờ?

Có nên rút lui hay không?Một gã quan quân đi đến bên người Lý Quảng nhịn không được nói:- Sư trưởng, nếu không chúng ta trước rút lui đi?Lý Quảng nhướng mày bắt đầu cân nhắc đề nghị của tên quan quân kia, sinh tử của hơn năm ngàn người nằm trong tay khiến hắn cảm giác nặng trịch.

Cái này khiến hắn cảm thấy sự trầm trọng của thượng vị giả.- Không thể rút lui! !Đúng lúc này, từ cửa ra vào truyền đến một thanh âm.Lý Quảng ngẩng đầu nhìn lên, trong mắt hiện lên vẻ mừng như điên:- Thủ lĩnh, ngài đã tới! ! !Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một vòng ngưng trọng nói:- Đúng vậy!

Ta đến rồi!

Ta sẽ cùng các ngươi chiến đấu ở tuyến trên, từ giờ trở đi tuyệt đối không cho phép lui ra phía sau một bước.- Vâng!Lý Quảng trong nội tâm rùng mình, sau đó lập tức hạ lệnh khiến tất cả chiến sĩ tổ chức chống cự.- Thủ lĩnh đến rồi! !- Nhạc Trọng thủ lĩnh đến rồi! !- Vạn thắng! !

Chúng ta tất thắng! !- ...Tin tức Nhạc Trọng đã đến thoáng cái truyền khắp toàn bộ trận địa, tất cả chiến sĩ chiến đấu ở tuyến trên đều phát ra một tiếng hô kinh thiên động địa, sĩ khí suy sụp thoáng cái liền trở nên tràn đầy.Oanh!

Oanh!

Oanh!Một phát một phát trọng pháo liên tiếp không ngừng bắn vào trong thi quần tiến hóa, khiến mảng lớn tang thi tiến hóa bị nổ cho phấn thân toái cốt.

Trác Nhã Đồng mặc giáp da màu đen cầm trong tay một thanh dài Lang nha bổng cực lớn đến ba mét nặng đạt mấy trăm kg dẫn theo mấy trăm tên Tiến Hóa Giả tinh nhuệ chiến đấu ở trên tuyến đầu, đuổi giết đám tang thi tiến hóa may mắn thoát khỏi hỏa lực kia.Thế cục vốn sắp sụp đổ sau khi Nhạc Trọng đến thoáng cái đã bị thay đổi, tất cả chiến sĩ trong nội tâm đều tràn đầy tin tưởng tất thắng đối với trận chiến này.

Loại tin tưởng này là tin tướng được tích lũy từ các lần chiến thắng mà Nhạc Trọng mang đến cho bọn hắn.- Nhạc Trọng!

Người này thật đáng sợ.Hốt Ngạch Nhiễm trông thấy Nhạc quân đột nhiên bạo phát đi ra sức chiến đấu cường hoành và sĩ khí cao ngất thì trong mắt hiện lên một vòng phức tạp.Trải qua từng đợt chiến đấu thắng lợi, đại bộ phận Nhạc quân đã coi Nhạc Trọng là Chiến Thần của thắng lợi, chỉ cần hắn xuất hiện ở bất kỳ nơi nào, bọn hắn đều có thể đạt được thắng lợi.Cảnh Đại Trung nghe được tin tức Nhạc Trọng đã đến liền thoáng thở dài mỉm cười nói:- Thủ lĩnh đến rồi!

Tốt! !

Trận này chúng ta thắng lợi rồi!Hốt Ngạch Nhiễm nhìn Cảnh Đại Trung, sau đó lại nhìn bộ hạ chúng quanh, chỉ thấy rất nhiều tướng lãnh Mông Cổ trong đệ tam lữ cũng thở dài một hơi.Lý Quảng sau khi ổn định thế cục mới hỏi Nhạc Trọng:- Thủ lĩnh!

Tại sao phải thủ vững?

Nếu tiếp tục chiến, thương vong của chúng ta sẽ càng lớn hơn!Nhạc Trọng vẻ mặt ngưng trọng trầm giọng nói- Chúng ta trải qua nghiên cứu phát hiện, trong thi quần thoáng cái nhiều hơn rất nhiều tang thi tiến hóa.

Căn cứ theo phân tích của quân bộ, những tang thi tiến hóa kia có thể thôn phệ thi thể tang thi bình thường tiến hành tiến hóa.

Chúng ta nếu như vừa đánh vừa rút lui, mặc dù sẽ tiêu diệt rất nhiều tang thi bình thường, nhưng tương lai sẽ phải đối mặt càng nhiều tang thi biến hóa hơn nữa.

Nếu chúng ta một mực thối lui lại, rất có thể đến cuối cùng, chúng ta sắp sửa phải đối mặt vớ thi quần tang thi tiến hóa quy mô trăm vạn.Lý Quảng nghe vậy sắc mặt thoáng một phát đại biến:- Cái gì?Sự đáng sợ của tang thi tiến hóa Lý Quảng trải qua trận chiến hôm nay đã thập phần rõ ràng.

Đó là tồn tại hoàn toàn không cùng đẳng cấp với tang thi bình thường.Nếu đối mặt với một trăm vạn tang thi bình thường, vài bức tường do thép hỗn hợp với bùn đất đúc thành liền có thể đơn giản ngăn trở chúng, sau đó bộ đội có thể chậm rãi đồ sát trăm vạn tang thi kia.Thế nhưng mười lăm vạn tang thi tiến hóa lại có thể xông qua tuyến phong tỏa của trọng pháo, dễ dàng đánh tan các bức tường.

Trăm vạn tang thi tiến hóa có thể dễ dàng tiêu diệt 400 vạn tang thi bình thường.Mười lăm vạn tang thi tiến hóa cũng đã khiến Lý Quảng tổn thương đến choáng váng, nếu phải đối mặt trăm vạn đầu tang thi tiến hóa vậy thì quả thật là một tai nạn kinh khủng nhất.Phải biết rằng, cận thân vật lộn, ngoại trừ những Cường Hóa Giả cao cấp ra, đại bộ phận chiến sĩ bình thường cũng không phải đối thủ của những tang thi tiến hóa kia.Nghe được lời của Nhạc Trọng mọi người cũng không kiên trì lùi lại nữa.

Hiện tại bọn hắn nếu lui chính là lưu lại đại lương thi thể tang thi cho thi quần tiến hóa.Dưới sự oánh kích của trọng pháo và Trác Nhã Đồng thống soái đặc chiến doanh song song đả kích, tá trợ lấy rất nhiều công sự phòng ngự, Nhạc quân cũng gắt gao giữ vững được vị trí trận địa.Trong trận địa cách xa Nhạc quân, đại lượng tang thi nằm rạp trên mặt đất há miệng lớn nuốt lấy huyết nhục của những tang thi bình thường, tang thi tiến hóa kia.

Trong đó cũng không có ít thôn phệ giả.Đúng lúc này, trên bầu trời thoáng cái bay ra 30 chiếc phi cơ trực thăng võ trang, những phi cơ trực thăng võ trang kia vừa bay đến trên không thi quần chợt bắt đầu ném ra đại lượng đạn lửa, rơi vào trong thi quần.Những đạn lửa kia vừa rơi xuống trong thi quần chợt nổ ra, tạo thành mảng lớn mảng lớn hỏa diễm, hoàn toàn bao trùm đại lượng tang thi.Trong ngọn lửa do đạn lửa hình thành, đại lượng thi thể tang thi hóa thành tro bụi.

Tang thi bình thường, tang thi tiến hóa đang thôn phệ thi thể tang thi đều hóa thành tro tàn trong ngọn lửa.Mấy trăm đầu thôn phệ giả đang thôn phệ thi thể tang thi bình thường thoáng cái tản ra bay nhanh trong biển lửa, tản ra bốn phương tám hướng.

Mấy trăm đầu thôn phệ giả một khi để chúng nó phát triển thành thể thành thục, chính mấy trăm đầu quái vật khủng bố đẳng cấp cường hóa cao đến cấp 70.

Loại quái vật khủng bố này ngay cả xe tăng tụ quần công kích cũng có thể ngăn cản.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 898: Nhạc Trọng Đích Thân Tới!

Uy Lực Của Súng Laser! (2)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhững thôn phệ giả kia nguyên một đám tốc độ hành động cực kỳ kinh người, nhanh chóng xuyên qua trong biển lửa.

Bất quá phạm vi đạn lửa bao phủ cực lớn, tốc độ những thôn phệ giả kia tuy rằng cực nhanh nhưng vẫn không ngừng bị chết cháy trong biển lửa.Quái vật như thôn phệ giả da thịt có thể ngăn cản hỏa diễm thiêu đốt, thế nhưng não của chúng lại không cách nào ngăn cản được nhiệt độ cao, bởi vậy đều nhao nhao bị chết cháy trong biển lửa, chỉ còn lại vô số cỗ tàn thi hỏa diễm khó có thể đốt cháy.Khi mấy trăm đầu thôn phệ giả bị chết cháy trong biển lửa, trong mắt đầu tang thi biến dị đầu to ở cách đó mấy chục km hiện lên một vòng hung quanh phấn nộ.Loại tang thi tiến hóa như thôn phệ giả chính là một trong vài loại tang thi đẳng cấp cao nhất trong thi quần hiện giờ, chỉ có quái vật khủng bố như L4 là có thể tiêu diệt thôn phệ giả thể thành thục.

Nhưng luận tốc độ, thôn phệ giả lại hơn máy trù.

400 đầu thôn phệ giả thể thành thục có thể đơn giản tiêu diệt bốn vạn đầu L2, có thể thấy được sự khủng bố của chúng.Đối với bất kỳ một thi quần nào mà nói, tang thi L3 trở xuống chết nhiều thế nào cũng không sao cả.

Nhưng thôn phệ giả, tang thi ngoài L3 lại rất khó tiến hóa ra.

Những tang thi kia đều là lực lượng tinh nhuệ hạch tâm của thi quần.Mấy trăm đầu thôn phệ giả bị đạn lửa do Nhạc Trọng phóng thích thiêu cháy, cái này khiến tang thi biến dị đầu to kia tràn đầy phẫn nộ.

Nó nhắm mắt lại. từng đạo sóng tinh thần vân khuếch tán ra ngoài.Trong thi quần, tất cả L4 thân cao vượt qua bốn mét như như xe tăng chỉ huy lấy mười vạn đầu L2, 30 vạn đầu S2, tăng thêm 500 đầu thôn phệ giả hình thành thi quần tinh nhuệ đẩy mạnh về hướng Ninh Nguyệt hạp.Những L4 thân cao vượt qua bốn mét số lượng cao tới 60 đầu, mỗi đầu đều có lực lượng vô cùng khủng bố, có thể trực tiếp bắt xe tăng vào tay chơi như đồ chơi.

Nếu bị chúng cận thân, xe tăng cũng phải bị chúng một quyền đánh tan.

Hơn nữa coi như là chủ pháo của xe tăng, nếu không bắn trúng đầu chúng thì nhiều nhất chỉ có thể trọng thương chúng, không cách nào tiêu diệt được.Nhìn thi quần tiến hóa di động qua bên này, rất nhiều chiến sĩ sắc mặt đều có chút trắng bệch.Đạn súng máy hạng nặng bắn lên người L4 đều bị nhao nhao bắn bay, coi như súng phóng lựu cũng không cách nào bắn ra lỗ thủng trên người L4.- Trọng pháo pháo kích mang tính bao trùm!Nhạc Trọng nhìn thi quần tiến hóa khổng lồ không ngừng tiếp cận lạnh lùng ra lệnh.Oanh!

Oanh!

Oanh!Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, đám pháo binh đều lấy ra sức bú sữa mẹ không ngừng oanh kích hơn mười vạn thi quần tiến hóa kia.Trong hỏa lực, mảng lớn mảng lớn tang thi tiến hóa bị tạc đến chia năm xẻ bảy hóa thành tro bụi.

Nhưng vẫn có không ít tang thi hung hoành vọt ra khỏi hỏa lực, không ngừng tới gần trận địa đám Nhạc Trọng.

Trong đó với tư cách tiên phong đã có đến bảy tám đầu L4.Loại quái vật như L4 có rất ít Tiến Hóa Giả có thể địch nổi, nó chẳng những đao thương bất nhập, hơn nữa lực lớn vô cùng, trên người còn mang theo virus khiến người tổn thương hẳn phải chết, coi như là mấy trăm tên Cường Hóa Giả đẳng cấp cường hóa trên cấp 30 đối mặt nó cũng chỉ có thể thúc thủ vô sách.

Một đầu L4 có thể phá hủy một bộ binh doanh rồi.Đám Lý Quảng nhìn L4 không ngừng tới gần sắc mặt đều trắng bệch.

Một khi bị một đầu L4 nhảy vào trong trận địa, vậy thì chỉ có nước buông tha cho trận địa này thôi.Không ít tham mưu đều dừng ánh mắt ở trên người Nhạc Trọng, lại thấy hắn rất bình tĩnh.Trong mắt Nhạc Trọng hiện lên một vòng ánh sáng lạnh ra lệnh:- Đệ nhị đặc chiến doanh xuất kích!Mệnh lệnh của Nhạc Trọng vừa ra, 500 tên chiến sĩ ôm từng khẩu dài đến một mét năm, hiện lên hình súng, đường kính họng súng cao tới hai mươi lăm li, đã đạt tới đường kính của pháo, thân súng hiện lên màu bạc xuất hiện trên chiến trường.500 tên chiến sĩ kia điều chỉnh họng súng bóp cò về phía đám L4 như cự thú kia.Từng đạo chùm tia sáng màu trắng nhao nhao bắn về phía đầu đám L4, những chùm tia sáng màu trắng kia đơn giản xuyên qua đầu đám L4 khiến đầu chúng hiện lên một cái lỗ chừng hai mươi lăm li.Những súng ống đường kính họng súng cao tới hai mươi lăm li kia chính là binh khí siêu khoa học kĩ thuật mới nhất mà dưới trướng Nhạc Trọng vừa nghiên cứu ra, súng Laser.

Dưới sự xạ kích của súng Laser, tầng lân giáp vô cùng cứng cỏi của L4 cũng không cách nào ngăn cản nổi.500 tên chiến sĩ kia đều là chiến sĩ tinh nhuệ đẳng cấp cường hóa vượt qua cấp 30, đã chuyển chức thành binh sĩ có sở trưởng điều khiển súng ống, hơn nữa còn cường hóa kỹ năng qua ba lượt.

Bọn hắn điều khiển súng Laser thập phần tinh chuẩn, bắn vào đầu đám L4 như cự thú kia.Một đầu L4 đột nhiên bị mấy trăm chùm tia sáng trắng bệch xỏ xuyên qua đầu, đầu nó thoáng cái nhiều ra đại lượng lỗ thủng, óc nó cũng bị một đạo laser phá hủy khiến nó oanh một phát ngã trên mặt đất.Những L4 có thể đào thoát từ trong hỏa lực số lượng cũng không nhiều, chúng còn không vọt tới trận địa của Nhạc Trọng đã bị từng đạo laser bắn trúng đầu trực tiếp tiêu diệt.- Vạn tuế! !

Thủ lĩnh vạn tuế! !- Vạn tuế!

Nhạc Trọng thủ lĩnh vạn tuế! !- ...Chứng kiến đám L4 phảng phất như Phật Ma Quái kia bị laser của súng Laser đuổi giết, trên trận địa lập tức truyền đến trận trận tiếng hoan hô và ca ngợi, sĩ khí Nhạc quân cũng thoáng cái tăng cao.Hốt Ngạch Nhiễm nhìn từng đạo laser trong mắt ̃ hiện lên một vòng kinh hãi và sợ hãi:- Đây là vũ khí laser! !

Một loại vũ khí siêu khoa học kỹ thuật!

Hắn lại có thể chế tạo vũ khí như vậy sao?

Thật sự lợi hại! !Uy lực của súng Laser ngay cả quái vật như L4 cũng có thể trực tiếp xuyên qua, Hốt Ngạch Nhiễm cũng không cho là mình có thể ngăn cản được súng Laser oanh kích.Một khi Hốt Ngạch Nhiễm phát động phản loạn, hắn phải đối mặt với 50 khẩu súng Laser công kích.

Hắn tuy rằng có biện pháp đối phó với đạn của súng máy hạng nặng nhưng đối mặt với sự oanh kích của laser lại không có biện pháp nào tốt.Nhạc Trọng nắm giữ loại vũ khí siêu khoa học kỹ thuật như súng Laser, rất nhiều cao thủ cũng không dám sinh ra dị tâm nào nữa.Lý Quảng nhìn mấy khẩu súng Laser ngay cả L4 cũng có thể xuyên qua trong mắt tràn ngập hưng phấn nói với Nhạc Trọng:- Thủ lĩnh! !

Đây là súng Laser! !

Đệ nhất sư chúng ta hy vọng có thể thay đổi vũ khí như vậy!Nếu đệ nhất sư toàn bộ đổi thành súng Laser uy lực cực lớn kia thì lực chiến đấu của bọn hắn sẽ tăng trưởng rất nhiều.

Rất nhiều biến dị thú, tang thi cao cấp không hề sợ đạn, cái này khiến các chiến sixcuar đệ nhất sư thập phần đau đầu.

Nếu là có được sát khí như súng Laser thì bọn hắn là có thể đơn giản tiêu diệt tang thi, dù là chiến sĩ bình thường cũng có thể diệt sát tang thi tiến hóa.- Toàn bộ thay đổi trang bị?

Ngươi cho rằng đây là rau cải trắng à?05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 899: Tang Thi Giảo Hoạt!Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNhạc Trọng cười mắng một câu:- Đây là vũ khí bên phía Quảng Tây vừa nghiên cứu ra.

Bên kia dốc hết toàn lực mới sản xuất ra 500 khẩu súng laser.

Dùng sản lượng trước mắt mà xem, một tháng nhiều nhất cũng chỉ có thể sản xuất ra 300 khẩu súng laser.

Ngươi thoáng cái đã đòi ta một vạn cái, có thể sao?

Lúc này nếu không phải chuyện quá khẩn cấp, ta căn bản sẽ không điều đến nhiều súng Laser như vậy rồi.Súng Laser là vũ khí mà Nhạc Trọng một mực đang nghiên cứu, sau khi đoạt được đại lượng chuyên gia Nhật Bản, sở nghiên cứu Quảng Tây, hơn nữa có Thần Ma hệ thống bồi dưỡng ra các loại nhân tài, hắn lúc này mới có thể nhanh chóng nghiên cứu, hơn nữ sản xuất ra đại sát khí như súng Laser.Bất quá cho dù nghiên cứu ra đại sát khí như súng Laser nhưng Nhạc Trọng vẫn khuyết thiếu các loại thiết bị và tài liệu tiên tiến, lúc này mới chỉ chế tạo ra 500 khẩu súng laser.

Hơn nữa lập tức sử dụng trong lúc nguy cấp như thế này, đạt được thành quả chiến đấu cực lớn.Lý Quảng vẻ mặt nịnh nọt nói với Nhạc Trong:- Như vậy!

Thủ lĩnh, 500 khẩu súng laser này lưu lại cho đệ nhất sư đi.

Mục tiêu kế tiếp của ngài không phải thủ đô sao?

500 khẩu súng laser nhất định có thể phát huy ra tác dụng cực lớn.Loại vũ khí tiên tiến như 500 khẩu súng laser t một khi ở lại đệ nhất sư, đệ nhất sư liền có được vũ khí có thể chống lại L4.

Coi như một ít biến dị thú lực phòng ngự thập phần đáng sợ cũng có thể đánh chết.

Sức chiến đấu được đề cao rất lớn.Nhạc Trọng cười nhạt một tiếng:- Ta sẽ xem xét một chút.

Chủ yếu vẫn là xem hiểu hiện của các chi bộ đội lần này.Lý Quảng hướng về phía Nhạc Trọng vỗ ngực cam đoan nói:- Ngài yên tâm, đệ nhất sư chúng ta tuyệt đối sẽ lập nhiều công huân nhất trong trận chiến lần này.Nhạc Trọng cười cười quay đầu nhìn lại màn hình.Trên mặt đất có trọng pháo oanh kích, trên bầu trời có phi cơ võ trang dùng cơ quan pháo xạ kích tang thi bên dưới, đại lượng tang thi tiến hóa còn chưa thể tiếp cận phòng tuyến của Nhạc quân đã bị xé thành nát bấy.L4 tựa như xe tăng kia giống như một bia ngắm tốt nhất.

Từng đạo chùm tia sáng màu trắng xỏ xuyên qua đầu khiến bọn chúng thoáng cái xụi lơ trên mặt đất.Những chùm laser kia chủ yếu tập trung vào trên người L4, rất xa liền phá hủy tất cả L4.

Tang thi tiến hóa còn lại thì thừa dịp thời cơ này phá tan hỏa lực phong tỏa, đột nhập vào trong trận địa tiến hành kịch chiến với đặc chiến doanh tinh nhuệ do Trác Nhã Đồng thống soái.Nhưng số lượng tang thi xuyên qua hỏa lực và cơ quan pháo song trọng phong tỏa cũng không nhiều lắm, vẫn bị Trác Nhã Đồng dẫn theo chiến sĩ đặc chiến doanh tiêu diệt sạch sẽ.Chiến đấu kịch liệt một mực giằng co hai giờ, thi quần còn sót lại dưới sự chỉ huy của tang thi đầu to kia liền lui xuống.- Không tốt!

Năng lực học tập của đầu tang thi này quá mạnh mẽ!Nhạc Trọng nhìn tang thi tiến hóa lui xuống như thủy triều lông mày thoáng nhíu lại.Nếu đổi lại trước kia, những tang thi kia không chết sạch sẽ tuyệt đối sẽ không thối lui.Nhưng bây giờ những tang thi kia phát hiện không cách nào đột phá phòng tuyến của Nhạc Trọng vậy mà liền lui lại, cái này khiến nội tâm Nhạc Trọng thoáng cái trầm xuống.

Cái này có nghĩa là người chỉ huy của tang thi càng ngày càng thông minh, bắt đầu tiến hóa theo phương hướng trí tuệ nhân loại rồi.Người chỉ huy tang thi trí tuệ càng cao uy hiếp với nhân loại càng lớn.

Nhạc Trọng sở dĩ trước kia có thể liên tục đánh bại tang thi quy mô trăm vạn, đó là vì tang thi quá mức ngu xuẩn.

Hơn nữa người chỉ huy tang thi Z2 rất sợ chết lại ngu xuẩn.

Z2 cũng chỉ có một chút trí tuệ cấp thấp, chỉ là số lượng tang thi chỉ huy nhiều một chút.

Còn lần này chưởng khống giả của hơn ba trăm vạn thi quần kia rõ ràng thông minh hơn Z2 nhiều.Dưới mệnh lệnh của Nhạc Trọng, 30 khung phi cơ võ trang bay vào trên không thi quần, không ngừng ném đạn lửa vào trong thi quần.Những đạn lửa kia vừa rơi vào trong thi quần liền tách ra thành từng mảnh biển lửa cắn nuốt mảng lớn mảng lớn tang thi, đại lượng tang thi bình thường, tang thi tiến hóa đều hóa thành tro bụi.- Đáng tiếc!

Nếu ta có đại lượng máy bay ném bom hạng nặng thì đối phó những tang thi này chỉ như một bữa ăn sáng.Nhạc Trọng nhìn xem những tang thi không ngừng hóa thành tro bụi trong đạn lửa b trong nội tâm lẳng lặng suy nghĩ.Tang thi đầu to ở xa xa lạnh lùng nhìn chằm chằm vào 30 khung phi cơ võ trang trên bầu trời, sau đó liền chui vào phần bụng đầu L4 kia.Không lâu sau thi quần khổng lồ số lượng đã hạ thấp đến 220 vạn kia bắt đầu lùi lại thành phố Ba Ngạn.- Vạn tuế! !

Vạn tuế! !- ...Chứng kiến thi quần khổng lồ kia lui lại khỏi Ninh Nguyệt hạp, tất cả chiến sĩ đều bộc phát ra một tiếng hoan hô.Hơn ba trăm vạn đầu tang thi tựa như một tòa núi lớn đặt trong lòng mọi người, thấy được hơn ba trăm vạn tang thi lui bước, trong lòng bọn hắn liền thở dài một hơi.Hốt Ngạch Nhiễm chứng kiến 220 vạn tang thi lui bước, trong mắt sáng ngời lớn tiếng quát:- Đệ tam lữ truy kích! !Rất nhanh Hốt Ngạch Nhiễm liền dẫn theo 3000 kỵ binh của đệ tam lữ từ bên cánh vọt tới biên giới thi quần, không ngừng bắn những tang thi kia.Lý Quảng thấy Hốt Ngạch Nhiễm nhanh như vậy đã lao ra đoạt công lao lông mày nhíu lại lớn tiếng giận dữ hét:- Hốt Ngạch Nhiễm tên này xông tới thật nhanh! !

Đệ tam đoàn xuất kích! !

Không nên bị đám ranh đệ tam lữ đoạt công! !Một chi bộ binh mô-tơ hóa chừng ngàn người cưỡi xe gắn máy nhanh chóng truy kích về hướng thi quần lui lại.Ngay khi bọn Hốt Ngạch Nhiễm mang binh săn giết những tang thi kia, bỗng nhiên bên trong thi quần thoáng cái chạy ra 50 đầu thôn phệ giả thành thục thể, 100 đầu S4, một ngàn đầu S3, một vạn đầu S2.

Quân đoàn tang thi kia nhanh chóng thoáng cái đánh tới đệ tam lữ của Hốt Ngạch Nhiễm.- Không tốt! !

Mau bỏ đi! !

Mau bỏ đi! !Hốt Ngạch Nhiễm thấy đám tang thi lao đến sắc mặt đại biến lớn tiếng gầm rú nói.3000 tên kỵ binh kia cũng là chiến sĩ thảo nguyên kỹ thuật cỡi ngựa tinh xảo, bọn hắn lập tức quay đầu ngựa lại bỏ chạy về sau.100 đầu S4 kia một khi bộc phát, tốc độ còn nhanh hơn ô tô nhanh nhất gấp bội.

Chúng giống như quỷ mỵ đuổi ngày càng gần, 3000 kỵ binh kia nhảy dựng lên, chúng kéo một tên kỵ binh xuống dưới, sau đó há miệng cắn đứt yết hầu những kỵ binh kia, từng ngụm từng ngụm hút lấy máu tươi từ yếu hầu bọn họ.Chỉ chốc lát đã có hơn mười tên kỵ binh bị đám S4 kéo xuống cắn đứt yết hầu.Tốc độ S4 nhanh như quỷ mị, trừ phi là Tiến Hóa Giả đẳng cấp cao, nếu không một khi bị chúng bổ nhào vào, cũng chỉ có thể bị cắn đứt yết hầu.- Súc sinh! !

Con súc sinh chết tiệt! !Hốt Ngạch Nhiễm thân thể tràn ngập một tầng huyết sắc đấu khí, hắn huy động loan đao màu bạc chém tất cả S4 tới gần hắn thành hai đoạn.

Với tư cách là một trong các Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm, những đầu S4 kia còn thì không cách nào uy hiếp được tánh mạng của hắn.05-01-2015, 11:06 AMThần Ma Hệ Thống

Tác giả: Tư Sản Bạo Tăng Chương 900: Thành Phố Bao Hỉ Bắt Đầu! (1)Nhóm Dịch: Sói GàNguồn: Vipvandan.vnNgay khi Hốt Ngạch Nhiễm chém giết những S4 kia thì một ngàn đầu S3 và 50 đầu thôn phệ giả thành thục thể phía sau cũng đuổi theo.Tốc độ của S3, thôn phệ giả thành thục thể xa xa kém hơn S4.

Nhưng tốc độ và sức bật của bọn nó đều mạnh hơn Hắc Lân Mã nhiều.

Thoáng cái liền đuổi theo.Một đầu thôn phệ giả thành thục thể tấn công một kỵ binh ngồi trên lưng ngựa, sau đó kéo xuống mở ra miệng lớn dính máu cắn vào trái tim tên kỵ binh kia, khiến tim nó lộ ra một cái động lớn, sau đó hút khô máu huyết trên người hắn.Một đầu thôn phệ giả thành thục thể mở cái miệng rộng phún ra một ngụm khói độc đánh vào trên người sáu gã kỵ binh, sáu gã kỵ binh kia sắc mặt tối sầm, thân thể nhoáng một ngã xuống, từng tia hắc khí không ngừng tràn ngập trên thân thể bọn hắn, những nơi hắc khí đi qua, cơ thể của bọn hắn vậy mà phát ra một loại mùi mục nát.Một đầu S3 vọt tới phía sau một gã kỵ binh đệ tam lữm thoáng một phát nhảy lên kéo hắn xuống, mở cái miệng rộng trực tiếp thôn phệ tên kỵ binh kia.Dưới sự tập kích của thi quần tiến hóa, chiến sĩ trong đệ tam lữ không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thiết, bị đám tang thi S lập tức kéo xuống mặt đất cắn đứt yết hầu.Nhạc Trọng nhìn một màn thảm kịch kia sắc mặt đại biến:- Không tốt! !

Những tang thi kia từ lúc nào lại giảo hoạt như vậy, vậy mà học được tổ chức tang thi tinh nhuệ thôn phệ truy kích bộ đội?Hốt Ngạch Nhiễm nhìn tang thi tiến hóa không ngừng vây tới trong mắt hiện lên một vòng trắng bệch:- Đã xong! !

Chẳng lẽ đệ tam lữ chúng ta phải bị hủy ở đây sao?Lúc này một ngàn S3 phối hợp với 50 đầu thôn phệ giả thành thục thể quả thật đã biểu hiện ra sự khủng bố của tang thi tiến hóa, chúng bao vây đệ tam lữ của Hốt Ngạch Nhiễm lại, không ngừng cắn nuốt chiến sĩ đệ tam lữ.

Nếu không có người trợ giúp, đệ tam lữ bọn hắn cũng chỉ có thể bị tang thi thôn phệ.Hốt Ngạch Nhiễm thập phần tinh tường sự kiêng kị của Nhạc Trọng đối với hắn, hắn mạo hiểm xuất kích, lúc này Nhạc Trọng không cứu hắn để hắn tự sanh tự diệt cũng không phải chuyện gì lạ.

Hốt Ngạch Nhiễm đổi vị trí suy nghĩ nếu mình ở vị trí của Nhạc Trọng cũng sẽ để hắn chết đi.

Dù sao Hốt Ngạch Nhiễm trong lòng chiến sĩ Mông Cổ có uy vọng quá lớn, vượt xa Nhạc Trọng.

Chỉ cần Hốt Ngạch Nhiễm không chết, rất nhiều chiến sĩ Mông Cổ đều thuần phục Hốt Ngạch Nhiễm mà không phải là thuần phục Nhạc Trọng.Đúng lúc này, trên bầu trời truyền đến một hồi tiếng pháo dày đặc của cơ quan pháo, đại lượng cơ quan pháo bắn xuống bầy tang thi, một phát phát đạn hỏa tiễn đánh lên trên người một ít thôn phệ giả thành thục thể kia khiến chúng nổ phấn thân toái cốt.Dưới sự trợ giúp của võ trang phi cơ, Hốt Ngạch Nhiễm dẫn theo 2100 trăm tên chiến sĩ còn sót lại vô cùng chật vật đào thoát khỏi thi quần tiến hóa.Thi quần khổng lồ kia sau khi đánh bại truy binh của Hốt Ngạch Nhiễm mới chậm rãi thối lui về phía sau.Thấy một màn như vậy, chư bộ truy kích đều tràn đầy cảnh giác với thi quần kia, không dám đơn giản đuổi đến quá sâu.

Liệt Minh Nhất cũng thu liễm một chút, mang binh phối hợp với bộ binh mô-tơ hóa của thảo nguyên đệ nhất sư truy kích.

Dưới sự trợ giúp của phi cơ võ trang trên bầu trời, không ngừng tiêu diệt lấy thi quần khổng lồ kia.Những thôn phệ giả thành thục thể, tang thi S4 trong thi quần cũng thuộc về chiến lực cao đoan số lượng cực kỳ.

Sau khi con tang thi đầu to kia tổ chức một lần phản công liền một mực không có động tĩnh, mặc cho bọn Liệt Minh Nhất săn giết tang thi bình thường ở bên ngoài.Trong lúc mọi người truy kích, bỗng nhiên ngay một cổ tang thi tiến hóa số lượng cao tới hai vạn đầu toàn bộ do L2, S2 tạo thành thoáng cái vọt ra, chia làm bốn cổ bọc đánh phía sau chư bộ của Liệt Minh Nhất.Hai vạn đầu tang thi tiến hóa khẽ động như vậy, bọn Liệt Minh Nhất cũng cảm thấy áp lực cực lớn, bọn hắn không thể không lui về sau đồng thời phái binh tiêu diệt hai vạn đầu tang thi tiến hóa kia.

Nếu bọn họ không thể diệt cái hai vạn tang thi tiến hóa kia thì đường lui sẽ bị cắt đứt, lâm vào quẫn cảnh hai mặt thụ địch.Binh lực của thi quần hật sự quá mức hùng hậu, binh lực của Liệt Minh Nhất so sánh với thi quần số lượng khổng lồ kia thật sự vô cùng đơn bạc.

Không cẩn thận một chút sẽ bị diệt ngay.Nếu không có trận địa, công sự, bẩy rập, trang bị vũ khí trợ giúp, năm vạn đầu tang thi tiến hóa đã có thể phá hủy chủ lực thảo nguyên quân đoàn mà Nhạc Trọng sáng tạo rồi.

Nhân loại vật lộn căn bản không phải đối thủ của tang thi tiến hóa.- Đầu tang thi kia đang học tập! ! !Nhạc Trọng nhìn thi quần phân ra bốn tiến công chư bộ Liệt Minh Nhất thì liền chau mày lại.Nhạc Trọng đối phó Z1, Z2 đều thập phần có kinh nghiệm.

Những tang thi tiến hóa kiểu Z kia chỉ là thông hợp lại trên tang thi rải rác, về mặt vận dụng tang thi cũng chỉ mệnh lệnh thi quần xông lên dùng số lượng nghiền nát địch nhân, trên cơ bản không có chiến thuật gì.

Chỉ thế thôi nhưng thi quần số lượng khổng lồ kia cũng đã thập phần khủng bố, một khi bị chúng học được chiến thuật của nhân loại thì uy hiếp của bọn nó sẽ mạnh hơn trước kia không chỉ gấp 10 lần.Những thi quần kia tán thành bốn cổ, muốn muốn tiêu diệt chúng sẽ trở nên thập phần khó khăn.

Liệt Minh Nhất thống soái chiến sĩ của đệ nhị kỵ binh lữ và đệ nhất sư đệ nhất đoàn dùng hai mươi chiếc xe tăng làm hạch tâm cùng hai vạn tang thi chiến đấu kịch liệt bốn giờ, thương vong hai mươi tên chiến sĩ mới tiêu diệt được hai vạn tang thi kia.Sau khi Liệt Minh Nhất suất lĩnh quân tiêu diệt hai vạn tang thi tiến hóa kia thì trời cũng đã tối, bộ đội không cách nào tiếp tục truy kích thi quần được nữa.Vào ban đêm, sức chiến đấu của quân đội nhân loại sẽ hạ thấp rất lớn.

Nhưng sức chiến đấu của thi quần lại có thể tăng lên rất lớn.Cổ thi quần kia lui bước khiến tất cả quân coi giữ đều thở dài một hơi, trên trận địa khắp nơi đều hoan hô tung tăng như chim sẻ.

Bọn hắn mặc dù không toàn diệt 400 vạn tang thi, Nhưng trải qua gần một tháng huyết chiến, bọn hắn cũng tiêu diệt gần 200 vạn tang thi, cái này đủ khiến bọn hắn kiêu ngạo và tự hào rồi.Hốt Ngạch Nhiễm đi tới trước người Nhạc Trọng ánh mắt vô cùng phức tạp nói:- Đa tạ thủ lĩnh! !Trận chiến hôm nay, nếuà Nhạc Trọng không hạ lệnh cứu Hốt Ngạch Nhiễm, Hốt Ngạch Nhiễm cho dù bản thân có thể dựa vào thực lực Tiến Hóa Giả đỉnh tiêm giết ra khỏi thi quần, nhưng 3000 chiến sĩ đệ tam lữ dưới trướng hắn tuyệt đối sẽ bị diệt toàn quân.Nhạc Trọng nhìn Hốt Ngạch Nhiễm thản nhiên nói:- Ngươi không cần cám ơn ta!

Ngươi nếu là bộ hạ của ta, trên chiến trường chiến đấu cho ta, ta tuyệt đối sẽ không vứt bỏ ngươi.

Nhưng nếu ngươi có tâm tư gì không nên có, cũng đừng trách ta trở mặt vô tình!Hốt Ngạch Nhiễm với tư cách là người sáng lập thảo nguyên đế quốc, tuyệt đối là một gia hỏa dã tâm bừng bừng.

Nhưng năng lực của hắn cũng thập phần xuất chúng.05-01-2015, 11:07 AM
 
Back
Top Bottom