Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tán Tỉnh Giáo Sư

Tán Tỉnh Giáo Sư
Chương 10



Giờ thì mọi chuyện đã sáng tỏ.

Tôi chợt nhớ một điều quan trọng, hỏi:

“Anh đã từng yêu bao nhiêu người?”

“Một.”

“Tại sao chia tay?”

“Cô ấy phản bội tôi, rồi chết.”

“…”

Tôi rùng mình.

“Người phụ nữ mặc váy đỏ kia có quan hệ gì với anh?”

“Bạn bè, cô ấy thích phụ nữ.”

Mắt tôi sáng rỡ: “Thật sao?”

Anh dừng bước, ánh mắt lạnh: “Sao, em vui à?”

“Anh không có quan hệ nam nữ với cô ấy, dĩ nhiên em vui rồi.”

Trên con đường đông đúc trong trường, anh bất ngờ kéo tôi lại và hôn.

Nụ hôn sâu khiến tôi nước mắt rưng rưng.

“Không được nghĩ đến người đàn ông khác, cũng không nghĩ đến phụ nữ nào khác, chỉ được nghĩ đến anh, nhìn anh.”

“Nghe chưa?”

Tôi gật đầu. Con người này quá chiếm hữu.

Sau khi tổ chức đám cưới với anh, tôi dọn về sống cùng anh ở nhà họ Mạnh.

Mỗi trưởng tử trong nhà đều có biệt thự riêng.

Tôi thường sang chơi với Tô Chu Nguyệt.

Mạnh Quan Đình luôn tỏ vẻ khó chịu khi thấy tôi.

Lúc nào anh cũng nhờ anh trai dẫn tôi đi.

Hôm nay, tôi quấn quýt bên Chu Nguyệt: “Cưng ơi, mình đi du lịch nhé, nhớ đừng nói cho bọn họ biết.”

Trời ơi, ông chồng lớn tuổi của tôi sức lực dồi dào vô tận.

Ngày nào cũng không đủ thỏa mãn, khiến tôi như sống dở chết dở.

Ngoài ngày đèn đỏ ra thì chẳng ngày nào được nghỉ ngơi.

Tôi thật sự không chịu nổi nữa.

Cần đi xa một thời gian, lấy lại khoảng không thở.

Chu Nguyệt ngập ngừng rồi nói: “An An, tớ mới phát hiện hôm qua mình có thai.”

“Tớ không thể đi cùng cậu.”

Tôi sửng sốt, ánh mắt sáng lên nhìn bụng cô ấy.

Vui vẻ xoa nhẹ bụng cô.

Chu Nguyệt có thai nên không đi du lịch cùng, tôi quyết định đi một mình.

Đêm trước ngày khởi hành, sau khi ra khỏi phòng tắm, tôi thấy Mạnh Quan Hạc đang xem điện thoại của tôi.

Anh gọi: “Lại đây.”

Tôi bước lại, bị anh kéo vào lòng.

“Thông tin vé máy bay, em định đi du lịch?”

Trên màn hình là tin nhắn thông báo.

Lần đầu tôi hối hận vì không tắt tính năng đó.

Kết quả là hôm sau tôi không dậy nổi.

Bỏ lỡ chuyến bay.

Tỉnh dậy, tôi mắng anh: “Đ* c*m th*!”

Anh chiều chuộng, đưa tôi đi du lịch.

Tại biệt thự ven biển, hồ bơi ngoài trời, tôi ôm cổ anh.

Mắt đỏ hoe, tôi giận dữ: “Anh lừa em.”

Anh giọng trầm khàn: “Em không vui sao?”

Thôi thì cũng vui thật.

Chồng là mình tự chọn, khóc cũng phải chịu.

Trời trong xanh, gió biển dịu dàng.

Ngày mai tôi sẽ nghỉ ngơi.

Ra biển bắt cua.

Ngắm hoàng hôn.

Cùng với Mạnh Quan Hạc.
 
Tán Tỉnh Giáo Sư
Chương 11



=>Gửi Nhầm Tin Nhắn Ám Muội Cho Sếp

Sau khi say rượu, tôi gửi một tin nhắn xin nghỉ phép cho tổng tài.

Trong cơn mơ màng, tay tôi gõ nhầm:

Ông xã, em uống say rồi, hơi đau đầu, ngày mai muốn hôn anh một cái, được không?

Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi cầm điện thoại lên thì thấy tổng tài lạnh lùng trả lời ngắn gọn:

Ừm.

“!”

Ngày thứ ba đi làm, tôi cố gắng tránh mặt tổng tài. Thế nhưng, tôi bị anh chặn đúng ngay trong nhà vệ sinh.

Giọng trầm thấp mang theo chút nguy hiểm, anh nói:

“Hôm qua chẳng phải nói muốn hôn tôi một cái sao? Trốn cái gì?”

=>Nam Thần Là Bạn Trai Tôi

Tôi giả vờ ngây thơ rồi nói với đám bạn rằng nam thần của trường chính là bạn trai tôi.

“Anh ấy giỏi lắm, mọi thứ đều xuất sắc,” tôi kể với giọng tràn đầy sức sống.

Bỗng nhiên bàn bên cạnh trở nên ồn ào.

Chàng trai đẹp nhất nhóm đứng lên, nhìn tôi rồi nói: “Em yêu, không phải chúng ta đã hứa sẽ khiêm tốn sao?”

Ôi, tôi đã vô tình đứng trước mặt người thật rồi.

=>Bắt Cóc Vị Hôn Phu

Biết rằng thiên kim đích thực sắp trở về, tôi lập tức bắt cóc vị hôn phu mà mình đã thầm thương mấy năm trời.

Hắn bị tôi bịt mắt, quần áo rối bời, thế nhưng vẫn run run môi thách thức:

“Cô biết tôi đã có vị hôn thê rồi chứ?”

Tôi lười biếng đáp vài tiếng “ừm hừm”, rồi lại vùi đầu vào n.g.ự.c hắn… làm việc của mình.

“Cô ấy có thể một đ.ấ.m hạ gục tám người như cô đấy. Hơn nữa, cô ấy rất chiếm hữu, mỗi tối đều kiểm tra… q**n l*t của tôi…”

Tôi bỗng bật dậy:

“Anh nói dối! Em nào có làm thế!”

=>Tôi Đã Lừa Bạn Trai Là Anh Ta Ngoại Tình

Khi nhận ra người đàn ông định mệnh sẽ yêu nữ chính và ruồng bỏ tôi, tôi đã quyết định hành động trước.

Ngay trong đêm anh ta bị hạ thuốc, lẽ ra sẽ bên cạnh nữ chính trải qua một đêm mặn nồng, tôi đã nhanh chân nắm lấy cơ hội.

Sau đó, tôi còn dựng lên một màn bắt gian đầy kịch tính.

“Chia tay đi, tôi không cần một người đàn ông dơ bẩn.”

Anh như chú cún con đau đớn, tuyệt vọng đến mức cọ xát bản thân cho rách da.

Bốn năm sau, khi nghe tin anh chuẩn bị kết hôn với nữ chính, tôi tưởng mọi chuyện đã đến hồi kết.

Vì vậy, tôi quay lại và bắt đầu tiếp xúc với đối tượng liên hôn do gia tộc sắp đặt.

Thế nhưng ngay trong đêm đó, tôi lại bị anh giữ lại.

Anh tháo từng lớp quần áo trên người tôi với ánh mắt đầy b*nh h**n, cố chấp và khát khao thấp hèn.

“Bảo bối, nhìn anh đi, anh đã tắm suốt nhiều năm rồi… không còn dơ bẩn nữa đâu.”

=>Tán Tỉnh Giáo Sư

Tôi để ý đến anh trai chồng của cô bạn thân – giáo sư đại học Mạnh Quan Hạc.

Nửa đêm, tôi nhắn tin cho anh: “Chồng ơi, anh đẹp trai thật đấy.”

Anh chỉ đáp lại hai từ: “Tự trọng.”

Tôi theo đuổi anh hơn một tháng, nhưng đóa hoa kiêu hãnh ấy vẫn không chịu động lòng.

Sang tháng thứ hai, cô bạn thân khóc lóc nói muốn ly hôn.

Tôi vỗ n.g.ự.c hứa: “Tớ sẽ đi cùng cậu!”

Rồi nhắn cho Mạnh Quan Hạc: “Lão già đó, nhìn đã biết anh chẳng làm được gì!”

“Tạm biệt… không hẹn gặp lại!”

Tối hôm ấy, Mạnh Quan Hạc nhốt tôi trong phòng. Tôi rưng rưng nói: “Em sai rồi.”

Anh khẽ cười lạnh: “Muộn rồi.”

=>Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Lục Yêu từng có một mối hôn ước từ thuở nhỏ, do ông bà hai nhà đã định trước khi cô còn rất bé. Tuy nhiên, khi bước vào đại học, cô gặp được chàng trai mình yêu, nên gia đình đã từ chối mối hôn ước đó.

Lục Yêu cùng bạn trai Hứa Trầm Châu không ngừng nỗ lực phấn đấu, cuối cùng công ty của họ cũng chính thức lên sàn.

Trong bữa tiệc mừng, ánh mắt bạch nguyệt quang của Hứa Trầm Châu bất ngờ xuất hiện, anh mỉm cười nói: "Chúc mừng, Hứa tổng."

Lục Yêu cảm nhận có điều chẳng lành, quả nhiên ba ngày sau, Hứa Trầm Châu nói lời chia tay với cô: "Anh nghĩ, cô ấy xứng đáng đứng bên anh hơn."

Sau khi trở về cuộc sống độc thân, chuyện liên hôn lại được hai nhà Tưởng - Lục nhắc đến. Lần này, Lục Yêu không còn từ chối nữa.

Ngày cưới, Lục Yêu nhìn thấy đôi chân dài miên man được tô điểm bởi bộ vest đen của người đàn ông đứng dưới bức tường hoa hồng trắng. Khuôn mặt anh rạng rỡ như “được thiên thần chạm môi”, nở nụ cười tự nhiên: "Lần này, em không bỏ chạy nữa chứ?"

---

Tưởng Đạc, công tử bột ph*ng đ*ng nhất thủ đô, đồng thời là chuyên gia tâm lý tội phạm trẻ tuổi nhất kinh thành, đã hỗ trợ đội hình sự phá vô số vụ án.

Thời trẻ, anh phong lưu, tiêu sái, ngang ngược kiêu căng với nốt ruồi dưới mắt, khiến biết bao cô gái đau lòng khi tỏ tình mà không được đáp lại.

Nghe tin anh không chút do dự nhận lời hôn sự, đính hôn với một người phụ nữ vừa mới chia tay chưa đầy vài ngày, bạn bè lập tức nhắn tin hỏi: "Chết tiệt! Đạc ca, sao anh lại dấn thân như vậy? Anh điên rồi sao?"

Tưởng Đạc thay bộ đồng phục, khoác lên bộ vest, chỉnh lại cà vạt rồi lấy từ ngăn kéo hộ khẩu đã chuẩn bị sẵn: "Ừ."

Anh đã vì cô mà điên cuồng suốt năm năm.

#Băng qua núi đao biển lửa, vượt qua mọi gian khó, bò dưới chân cô, đợi chờ cô cúi xuống hôn#

Nam chính ác độc, cực đoan, thủ đoạn, không phải người lương thiện.

Nam thần cuồng si, trắng mặt đen bụng, bên cô gái ngoan hiền, dễ thương.
 
Back
Top Bottom