là vắng tanh không có cái nhà nào cả, và rất là ít người đi vào buổi tối nói đúng hơn là hầu như không có người qua lại vào buổi tối luôn á chỉ khi bất đắt dĩ làm mới đi thôi.Helo mấy cậu , đây là câu chuyện tớ đã trải qua.Chuyện bắt nguồn từ vài năm trước, lúc đó tớ cũng mẹ chuẩn đến nhà mới ờm xóm nhà tui thì thuộc dạng vắng người vị ở trong hẻm tối nhưng mà không phải ít nhà đâu nha mà kiểu cách 1 khúc sẽ có vài nhà xát bên nhau rồi lại đi 1 chútTừ khi chuyển vào đó mới đầu thì bình thường, nhưng khoảng thời gian sau mới có vấn đề mẹ tớ là người gặp trước, nhà tớ là có hai phòng ngủ 1 là của mẹ tớ hai là của tớ của tớ thì ở gần nhà bếp á , mặc dù có phòng nhưng mẹ tớ thích ngủ ở cái giường trong nhà bếp vì nhà ở miền tây tụi tớ thường có cửa sau nhà bếp, nhà tớ thì kiểu buôn bán cơm nên phải dậy sớm để chuẩn bị mà quán thì ở thị trấn gần bến xe luôn á .Dạo đó mẹ tớ kể là có 1 hôm mẹ tớ đang ngủ lúc đó là tầm 4 giờ mấy sáng thì phải theo giờ đó thì phải dậy để chuẩn bị ra quán rồi, mà mẹ tớ hôm đó mệt nên định ngủ nướng 1 chút nhưng mà đột nhiên lại có tiếng bước chân từ nhà trước mà mà nói dễ hiểu là từ phòng khách đi xuống bếp á , nhà chỉ có hai mẹ con thôi mà lúc đó thì tớ vẫn còn ngủ.Tiếng bước chân đó dừng lại ở đầu giường rồi dậm chân xuống nền liên tục làm mẹ tớ giật mình nhưng tớ thì như trong phòng chỉ các giường mẹ tớ 1 bức tường thôi nhưng không nghe thấy gì hết, mẹ tớ giật mình rồi vội lao vào kêu tớ dậy rồi đi ra quán.Vài lần sau thì nghe tiếng khóc của 1 người con gái , mẹ tớ vào phòng hỏi tớ:-mày khóc hả ngânNhưng mà lúc đó tớ đang bấm điện thoại chứ không có khóc gì hết trơn áRồi đến 1 hôm mẹ tớ đang ngủ thì nghe ở cửa sau có tiếng đập cửa tôi kêu -chị ơi mở cửa cho em vào với Nhưng mà về sau thì mẹ tớ lại không gặp nữa.