Tâm Linh [Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [FULL]

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
168534930-256-k530031.jpg

[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
Tác giả: VnPhm6249
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Cuộc sống vui vẻ hạnh phúc đã bị dập tắt trong nháy mắt....

Rồi cuộc sống của cô sẽ ra sao....?

Mọi người đón xem nha😘 Tags: btchàngnguytl991phmmaihng4user59027170vnphm6249​
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
GIỚI THIỆU NHẬN VẬT


* Jeon Jung Kook: 20 tuổi, xinh đẹp, hiền lành, tốt bụng....

Bạn thân là Ji Min.*Park Ji Min: 20 tuổi, dthw, dịu dàng, là 1 cô gái ấm áp....

Bạn thân của Jung Kook và là bạn gái của Suga.*Suga: Bạn trai JM, lạnh lùng*J-hope: thần chết*Taehyung : đẹp trai, lạnh lùng, dễ nổi nóng..., có khả năng nhìn thấy ng cỏi âm.
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
Chap 1


-----------VÀO TRUYỆN NÀO -----------

Tại một con đường nhỏ thành phố Seoul....

Có hai cô gái đg chạy bộ, bỗng một cô nói:

JK: Minie à!

Dừng lại nghỉ mệt tý đi, bên kia đg có bán nc kìa m muốn uống j k để t đi qua mua...?JM: có!

V m mua cho t chai nước cam nha!

JK: ok!Nói r cô nhanh chân chạy qua bên kia đg mua nc, thì......RẦM......

Một chiếc xe tải đã đâm thẳng vào cô vì tài xế không khống chế dc tay lái do sơ suất . chiếc xe lao tới với tốc độ điên cuồng, cú va chạm lớn giữa người và xe đã làm cho cô văng ra xa 2m .....

Và nằm bất tỉnh nằm trên đường . máu bắt đầu chảy ....chảy càng lúc càng nhiều.

Nghe có tiếng động lớn JM quay lại nhìn thì thấy có một đám ng vây quanh.

Tò mò bc đến....

Khi đến thì coi thấy có rất nhìu máu bất giác chạy lại chỗ hiện trường thì thấy bạn thân của mik đang nằm trên một vũng máu .....

Cô như đứng hình.

Không thể nào tin vào mắt mik nữa đôi chân như hóa đá, nặng hẳn đi cố chạy đến chỗ JK nhưg chỉ có thể lê lết từng bước đến đỡ cô bạn dậy và ôm cô vào lòng khóc đến nấc - Jung kook à, m tỉnh dậy đi...

Mày nghe tao nói j không hả ....Cô vội vàng lấy điện thoại trong túi ra và bấm 1 dãy số 119.

- làm ơn cho tôi một chiếc xe đến đường Xx nhanh lên....Cuội gọi kết thúc cô tiếp tục bấm thêm 1 dãy số n**********.....

~~~~~~CUỘC GỌI thứ 2~~~~~~JM: A....Alo....

Su....Suga à.....

A mau đến đây nhanh lên...( nghe tiếng khóc và giọng nói run sợ của cô a liền hỏi)SG: JM à e bình tĩnh lại,nói a nghe bh e đag ở đâu....?

- Giọng lo lắngJM: E đag ở ##$%"&#%$_____tút____tút_____

Nói r cô bất giác ngất đi vì khóc quá nhìu dẫn đến kiệt sức ....

5 phút sau Suga đã có mặt tại hiện trường.

Chạy lai chỗ Jimin- Jimin à em sao vậy...

Sao người đầy máu thế này... 👮 : cậu là người nhà của cô ấy sao....

- đúng vậy...?👮: ban nãy cô ấy ôm nạn nhân khóc đến ngất, chúng tôi đang định đưa coi ấy đến bệnh viện thì cậu đến.

Vậy cậu đưa cô ấy đến kiểm tra đi- vân##$%ảm ơn anh

Lúc này hồn cô (Jung Kook) đã xuất ra khỏi xác, nên mọi hành động của JM và cả thân xác mik đang nằm trên vũng máu tươi kia cô đều nhìn thấy...

Và cô cũng đứng sau JM khóc nãy h....

Tuy đã cố gắng nhập vào lại xác nhưng có lẽ mọi hành động của cô đều trở nên vô nghĩa, dường như có một thế lực nào đó đang ngăn cản cô nhập hồn vào xác mik....

Từ đâu đâu có một anh đẹp trai mặc một cây đen xuất hiện.JK: aizzzz!

Chết tiệt tại sao lại không nhập vào được vậy chứ....JH: Haizzzz......đừng cố!

Vô ích thôi!JK: ai nói đó. * quay mặt lại * a nhìn thấy tui sao?

A cũng nghe đc tui nói gì hả?

Ôi trời đất quỷ thần ơi, có người nghe được tui nói chuyện nè.....

Mà a học thuật nhìn thấy ma ở đâu v?

Chỉ tui với đc k.......?__ cô ngạc nhiên khi thấy ng có thể nghe và nhìn thấy ma nói chuyện __Cô hỏi một loạt làm hắn ta không thể nào mà trả lời cô dc...

Hắn bực mình quát lớn.JH: có im ngay k.

Tôi là thần chết thì việc thấy và nghe cô nói dc là chuyện hết sức bình thường.....có j mà phải ngạc nhiên chứCô bắt đầu mắt chữ o mồm chữ a nóiJK: j cơ anh nói anh là ai.... thần chết á...

Ể .....Vậy không lẽ tôi.... tôi chết rồi sao?...

Anh.... anh là đến bắt tôi đi ư __ cô ấp úng nói__JH: That right....JK: hức....

Hức.... k đc đâu tôi còn nhìu chuyện chưa lm xong , với lại tôi mới tốt nghiệp chưa nuôi ba mẹ mình dc ngày nào....

Xin a đừng....

đừng đưa tôi đi có dc k.....hức....hức....

Xin anh đóCô khóc lóc cầm cánh tay anh mà van xin.

A ngẩn người nhìn cô nói....JH: Gì..... gì đây.....?

Cô đang cầu xin thần chết đấy hả ... ?

Xem ra gan cô cũng lớn đấy chứ nhỉ, dám cầu xin cả thần chết....

Nhưng mà nghĩ cũng tội nghiệp cô thật mới có từng này tuổi mà đã ra đi sớm như vậy rồi.....

Thôi dc rồi nể tình cô đáng thương, khóc lóc cầu xin- ta mở lòng từ bi cho cô 49 ngày để hoàn thành hết những tâm nguyện mà cô còn vướn bận ở chốn trần gian.

Và khi hết 49 ngày tức là ngày thứ 50 thì mọi vướn bận của cô sẽ k còn và lúc này cô sẽ phải nghe theo mọi điều mà ta nói....JH: À còn nx...

Trong thời gian này cô không dc gây ra bất kỳ một phiền phức nào và điều đáng chú ý là cô không được nảy sinh tình cảm với bất kì ai...

Nếu như làm trái thì hậu quả sẽ không tưởng tượng được...

Phòng trường hợp bất trắc nên thời gian 49 ngày này ta sẽ âm thầm đi theo bảo vệ cô.

Hãy nhớ cho kĩ những lời ta nói....

Còn bây giờ ta bận rồi tạm biệt Jk: C.ơn anh nhìu lắm!

Ơn này tôi sẽ không quên đâu....

Ơ người đâu rồi,chưa gì mà đã đi rồi sao...

Ít nhất cũng phải nghe người ta cảm ơn cái đã chứ....

Đồ vô lương tâm.!cô nói rồi thì kệ anh thần chết đẹp trai đấy mà đi theo chiếc xe đang chở thân xác đầy thương tích và đầy máu của mik đến bệnh viện....
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
Chap 2


•••••• 🏥 TỚI BỆNH VIỆN 🏥 ••••••

Cánh cửa phẫu thuật đã đóng lại...

Đèn cũng đã sáng lên...

Bên trong căn phòng đấy là những tiếng kim loại va vào nhau tạo ra những âm thanh vô cùng mang rợ...

Những tiếng cắt xén, tiếng máu nhỏ từng giọt....

Bên ngoài thì ba mẹ cô đang khóc, khóc thương cho đứa con gái đáng thương của mik, bà khóc đến tiều tụy.

Còn ông thì đang ôm bà vào lòng để an ủi...

Nhìn thấy ba mẹ mik như vậy, cô không khỏi đau lòng.

Nhưg làm j đc chứ!

Vì bây giờ cho dù có muốn chạy lại ôm ba ôm mẹ để giúp an ủi họ phần nào thì cũng là điều không thể...

Cô chẳng biết làm j ngoài việc đứng nhìn ba mẹ mik khóc và khóc theoJK: xin ba mẹ hãy tha lỗi cho đứa con gái bất hiếu này...💦💦Nói xong cô lấy tay lau hai hàng nước mắt đang còn vương trên đôi gò má ửng hồg...

Cô đang loay hoay hình qua nhìn lại như đang có gắng tìm kiếm một thứ j đó...

Cô bắt đầu bước đi.

Đi dc một lúc thì dừng lại, cô đang đứng trước một căng phòng hồi sức, bên trong căn phòng ấy không ai khác chính là cô bạn thân Park Jimin chưa mik.

Cố đi xuyên qua cánh cửa phòng bệnh bước tới bên cô.

Cố gắng nắm lấy đôi tay đang còn ửng hồng do những giọt máu của cô để lại...

Cô lại khóc, nói nghẹn ngào trong tiếng khóc của mik.Jk: JM à t.....

Xin lỗi.....!

Dứt câu cô nghe dc JM đang nói j đó trong cơn hôn mê...JM: Kookie à....

K đc..

K đc...

Nghe dc tiếng cô bạn thân mik.

Làm cho cô càng súc động, lúc này cô đã bậc khóc thành tiếng...

Cô trúc giận lên cơ thể mik.

Lâu tay đập liên tục lên ngực mik.

JH: thôi đủ rồi, cô đừng tự trách mik như thế nữaJK: a...a....tới đây làm gì?JH: k phải tôi đã nói rồi s!

Trong khoảng thời gian 49 ngày này tôi sẽ âm thầm đi theo và bảo vệ cho cô.

Cô không nhớ sao?JK: à nhớ rồi....

Nhưng a có thể cho tôi yên tĩnh một chút dc không...

Tôi muốn ở một mikA không nói gì....lặng lẽ biến mất💨

*************Bên chỗ ba mẹ cô....Bác Sĩ( BS) từ phòng phẫu thuật bước ra với vẻ mặt buồn rầu...

Ba mẹ cô nhanh chóng chạy đến....Ba+mẹ: Bs con gái chúng tôi sao rồi!Bs: xin lỗi ông bà ...

Chúng tôi đã cố gắng hết sức...

Nhưg ........

Ba: nhưg s...

Ông nói nhanh.....BS: nhưng vì cô mất quá nhìu máu với lại...

Tình trạng cơ thể của cô ấy cũng không đc tốt nên...

Thành thật xin lỗi chúng tôi đã cố gắng hết sức...Nghe đến đây...

Mẹ cô đã không trụ đc mà đã ngất đi...

Ba: mik à...

Mik s v...

Đừng làm tôi sợ mà, tôi đã mất đứa con gái nên k thể mất thêm cả mik nữa.. ========> TUA

~~~~ VÀI NGÀY SAU~~~~~~Hôm nay là ngày tổ chức tang lễ cho cô...

Mọi người đều có mặt để chia buồn cùng gia đình....

Mẹ cô thì tiều tụy hẳn đi...

Ba cô cũng ốm lại.

Còn JM, bạn cô....

Vì nhớ cô bạn mik xem như cj em ruột mà khóc sưng cả mắt...

Nhưg vẫn cố gắng kiềm chế cảm súc mà an ủi mẹ côBao nhiêu người vào và cũng bao nhiêu người ra...

Song, bây giờ là lúc thân thể cô được an nghỉ...

Họ bắt đầu đưa chiếc quan tài có cô bên trong đó dần dần hạ xuống từng lớp đất...

Mọi thứ cô đệ thấy...

Cô đứng khóc trong một góc khuất...

Nhưg đã tới lúc cô phải đi..

Thấm thoát cũng đã 3 ngày trôi qua.

Bây giờ cũng chính là lúc cô đi hoàn thành tâm nguyện của mk...

Đó chính là tìm một ng thật sự yêu thương và quan tâm mik.JK: Ba!

Mẹ!

Là con gái bất hiếu, không thể phụng dưỡng cha mẹ thật tốt....con xin lỗi.

JM!

T mong m có thể thay t chăm sóc cho ba mẹ t thật tốt...
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
Thông báo


Tui sắp thi học kì r nên trong thời gian này k thể ra chap đc....

Mong mn thông cảm

Hứa khi thi xong sẽ ra chap sớm nhất có thể...

Thanks 😍
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
Chap 3


Nói r cô nhấc chân bước từng bước trong tuyệt vọng.

Đang bước đi trên con phố đông người, ngước mặt nhìn mọi cảnh vật xung quanh mik.

Nhìn những phương tiện qua lại đua nhau nhả khói... nhìn những đứa trẻ đang cùng nhau vui đùa, nhìn những bông hoa đang đở rộ và cả những chú bướm nhỏ nhắn đang bay lượn trên bầu trời....

Bụp...

Hình như là cô đã đụng trúng ai đó... cô bực bội đứng lên...

Jk: Ya! .....Đang nói lẩm bẩm thì bị a xen ngangTH: nè cô kia!

Mắt cô để trưng cho đẹp hả hay đuôi rồi .

Thật tình, mới sáng sớm mà....Nghe a nói làm cho cô bất ngờ... cô ngơ ngác hỏiJk: này a à,... cho tôi hỏi anh nhìn thấy tôi sao, a cx nghe tôi nói j hả... a đây là thần chết hay ma vậy...TH: nè cái cô kia, tôi còn sống sờ sờ ra đây mà giám nói là tôi chết hả, coi chừng cái miệng mắm muối của cô đây.

Nhìn cũng đẹp gái nhưng k ngờ, đã đuôi r mà còn thần kinh.Nói xong a tức giận bỏ đi.., cô thì thấy v liền bay theo chặn a lại...Jk: này, nghe tôi nói đã... a cho tôi ở nhà a một thời gian được không?TH: cái con nhỏ điên này bộ chán sống à, đừng có đi theo tôi nghe rõ chưa.

Còn nữa chuyện ở chung nhà với tôi là điều không thể nên tốt nhất cô đừng mơ mộng làm gì...Jk: Nhưng ... tôi....

A đã bỏ đi từ lúc nào... cô cố gắng dùng dưỡng khí để bay nhanh hơn.

Cuối cùng cũng đẫ đuổi kịp cô đứng trc mặt a..TH: cô k hỉu tôi nói j sao, đừng có đi theo tôi nữa...

Jk: thì tôi đâu có đi tôi bay theo a mà, ( cô ngơ ngác trả lời) cho tôi ở nhờ đi mà, tôi là ma nên a k cần tốn cái j cho tôi đâu.

A chỉ cần cho tôi ở nhờ nhà là được r, nha ( cô năn nỉ anh)TH: mặc kệ cô, đồ thần kinhJK: a k tin tôi là ma sao, được tôi để tôi chứng minh cho a thấyCô chỉ tay qua những người đi đường, bọn họ nhìn a với ánh mắt khinh thường nhưng cũng có một chút tội nghiệpNg1: tội nghiệp, đẹp trai mà bị khùng...Ng2: ahahaha a ta bị j vNg3: không biết nữa, thấy đứng nói chuyện một mik nãy h, rồi,Ng4: chắc ba mẹ a ta đau buồn lắm

.....Tất cả mọi lời bàn tán anh đều nghe rõ mồn một từng chữ, sau đấy a quay sang nhìn cô.. a cuối mặt nhìn xuống!

Đúng thật cô đang lơ lửng trên khôngJK: ahahahaha.... bây h thì a tin tôi r chứ, có thể cho tôi ở nhờ rồi đúng không?TH: tùyAnh k thèm nghe cô nói hết câu thì đã bỏ đi, cô cũng nhanh chóng đuổi theo anh.

Đang đi bỗng a đứng lại làm cô đâm vào anh...Jk: này s dừng lại mà k nói 1 tiếng v...

đau quáA k thèm trả lời mà đi thẳng lên phòng, mặc kệ cô muốn làm j thì làm....

Bỗng a nhận được một tin nhắn....

~~~~~Nội dung tin nhắn~~~~~

?: A ơi, e đanh ở quán nước trước nhà a nè.

A xuống nhanh nha, e đợi!Đọc xong tin nhắn a cấp tốc thay quần áo và chạy nhanh xuống nhà...

Còn cô thì đang ngồi xếp mấy là bài thành hình tháp cao, anh vì chạy nhanh nên k để ý đến cô làm cho cô bực mikJk: thằng cha này làm j mà chạy như ma đuổi v chứ...

Ơ ...

Cái tháp bài của mik... * nhìn xuống sàn * trời đất...

Công sức tui xếp nãy h...

Thấy a hớt ha hớt hải chạy đi đâu đó nên cô quyết định đi theo để xem

Đến trc quán cà phê...NC: a à e ở đây.....

Vẫy tay gọi Taehyung TH: uh .....

Đi lại chỗ Nacy.Cô đứng ngoài của hình vào JK: ra là đi gặp con gái...

Haizz đồ háo sắc...

Thấy gái là tươm tướp à...

Mà hai ng họ định nói j v ta...

Vô xem sao nào

..Vì tính tò mò nên cô quyết định đi vào xem hai ng bọn họ nói j.

Cô bay xuyên qua cửa, tiến gần lại bàn mà họ đang ngồiTH+ NC: Nacy à, anh Taehyung à....NC: anh nói trc điTH: thôi e nói trc đi....NC: thật ra, em....em.....

Em đã nói vs ba mẹ là cuối tuần này sẽ đưa a về ra mắt với họ r..

Nên anh...

Về cùng e nha...

A k bận j chứ?TH: Nacy à , thật ra thì a thấy mik không hợp...

Nên.....NC: anh...

Anh...

Đang nói cái j v Taehyung..

TH: chia tay đi.Câu nói của a làm cho cô ta hồn bay phách lạc...

Còn cô ở gần nên nghe rõ từng chữ.

Cô lẩm bẩm....

JK: wow...

Ch j đã có biến rồi...

Tên này lăng nhăng thật đấy...

Tội cô ta quá.NC: a cho e biết lí do có đc k?TH: lí do s?

Cười khinh...

K cần nói thì cô cũng biết đc lí do là j mà, đk?

Mấy thể loại như cô tôi cũng gặp nhìu r...

Bề ngoài có vẻ dễ mến thân thiện nhưg bên trong thì ...NC: (nghĩ )....

Không lẽ a ấy cho ng theo dõi mik sao...?

Không thể nào như vậy đcTH: tôi nói đúng quá nên cô k còn j để phản bác lại đúng không?

Đúng là thứ đàn vô liêm sĩ.

A đứng dậy bỏ đi thì ả ta chạy lại nắm tay a....NC: anh à.... a ....

Hức .....nghe e nói có đc không.....hức....Còn a k nói j mà mạnh tay hất cô ra, đi một mạch về nhà bỏ lại ả đang ngồi khóc lóc trong quán đó.

Bước ra cửa thấy cô đang đứng trước đó chờ anh.TH: tránh ra... ( giọng lạnh)JK : ơ....

Thấy cô không tránh ra nên a đã đẩy cô sang một bên, hậm hực bước lên phòng.

Cô vì tức giận nên đã đi đâu đấy.
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
Chap 4


Trên đường về trong đầu a lúc này bỗng lóe lên 1 sáng kiến.

TH: hay là chơi cô ta 1 phen đi, dù j tôi đây cũng đang buồn...ahihi tôi xem cô sẽ làm thế nào....

Cười gian

Tối đến

Cô đứng trc cửa nhà a mà kêu gào...

JK : Taehyung háo sắc mau mở cửa cho tôi đi.

Nếu k mở coi chừng tôi ám anh suốt đời đó...

TH:....JK : cái tên taehyung kia ....TH……JK: có nghe tôi nói k hả.....

Ya....( cô quát lớn) JH : ồn quá!....

Cô có biết mấy h r k mà la lối om sòm v hả?

Chẳng ra thể thống gì!

JK : anh thì biết cái j chứ, còn nữa anh ở đây làm j?....JH : cô k nhớ tôi đã nói là trong thời gian 49 ngày này tôi sẽ đi theo bảo vệ cô sao...

JK : ờ, quên mất...! ( cô ngã xuống)JH : này!

Cô sao v...

Ây!

Sao nhìn cô mờ quá v?

K lẽ cô dùng nguyên khí cả ngày sao!

Tr ạ, cô mà k mau vào trong ngửi hương là xong luôn đấy!JK : tên háo sắc kia k cho vào...

Hắn chặn hết tất cả các đường vào rồi!JH : v để tôi giúp cô!Lúc này, a ở trong nhà đang ngồi ôm bụng cười vì phá được cô.

Nhưng k thấy nghe giọng cô la lối nữa,mà thay vào đó là giọng của một người con trai a bất chợt có một cảm giác bất an trong lòng liền chạy ra ngoài xem....

Bất ngờ thật !

Anh lại gặp người quen trong hoàn cảnh như thế này!TH : ủa J-hope sao anh lại ở đây vậy...

Không phải anh bận lắm sao?JH : a Tae!

Ra người chọc cô la lối ôm sòm nãy giờ là cậu sao!

Haizz.

Vậy thì chuyện này hai người tự giải quyết với nhau đi nha, tôi đi đây.!

Tạm biệt!

JK : nè!

K phải....

K phải anh nói sẽ giúp tôi sao...?

Sao lại lật mặt nhanh vậy chứ.

JH : tôi cứ tưởng là ai, nhưng nếu là cậu ấy thì tôi k cần nhúng tay vào đâu!TH : ờ mà nè Jung kook!

Sao nhìn cô mờ quá vậy?JH : Taehyung à quên mất , cậu đốt cho cô ấy nén nhang đi...nhanh lên nha, k là cô ta sẽ biến mất đó...TH : đốt nhang?

JH : tr ơi hỏi cái j, bảo đốt thì đốt đi thắc mắc cái j!

Do cô ta sử dụng nguyên khí cả ngày nên mới thế này đấy!

TH : ờ hiểu rồi! (Anh lật đật chạy đi lấy nhang đốt cho cô)JH : cậu tự xử lý đi nha...

Bái bai!

~~~~~~~Một lúc sau~~~~~~~

Cơ thể cô dần dần hiện rõ lên...

Cô cũng bắt đầu cảm thấy khỏe hơn, mở mắt ra thì thấy anh đang ở ngay bên cạnh mik.

Ánh sáng mập mờ của ánh đèn vàng cùng với một chút gió thoảng nhẹ qua, lầm mái tóc của anh bay nhẹ...

Ánh đèn vàng mập mờ làm tăng cho không gian trở nên lãng mạn lạ thường.

Nơi một căm phòng nhỏ, hai con người bất động nhìn nhau.

Bất chợt cô không kiểm soát được hành động của mình mà cuối xuống gần mặt anh.

Định tặng anh một nụ hôn nhưg ai ngờ anh lại tỉnh dậy

TH : ( mở to mắt nhìn cô)

JK : ơ....

Anh....anh....

Anh dậy rồi à...

TH : cô định làm j tôi đấy hả? ( xìa xát mặt mik vào mặt cô)

JK : tránh ra coi cái tên biến thái này.

Bộ muốn chết hả?

Chẳng qua là trên mặt anh dính bột tàn của nhang nên tôi địng lau cho anh thôi.

V mà anh lại ảo tưởng.

Cô lấy tay phủi nhẹ lên khuôn mặt thanh tú ấy

JK : thấy chưa...

A tự luyến quá rồi đấy !

TH : aizzz ..... ( hất tay cô ra)

Anh hậm hực đứng lên đi dọn dẹp tàn nhang , vừa đi anh vừa suy nghĩ lại chuyện lúc nãy cô định hôn anh.

Thưc ra lúc đấy anh không hề ngủ, chỉ là chờ cô hơi lâu.

định chợp mát một lát , thì...

đâu ngờ được là cô đã tỉnh dậy và đang ngồi bên cạnh anh!

Nên đành nhắm mắt lại vậy.

Anh lẩm bẩm trong miệng.

TH : mới nãy cô ấy định hôn mik sao?

Aizz chắc không phải đâu, mik nghĩ nhìu quá rồi.

Haizz kệ đi, ăn đã đói quá ( quay mặt lại)

Aizz giật mik hà....

Cô muốn chết à

JK : tôi đâu muốn làm anh giật mik đâu, tôi ở đây nãy giờ rồi mà, tại anh không để ý chứ bộ

TH : cô còn cãi....

Đi j mà nhẹ như ma ấy!

JK : ơ anh hay nhờ, thì tôi là ma mà.

Đi nhẹ như ma thì cũng đúng thôi!

Hứ..., quên mất!

Taehyung à đồ của tôi rách hết r!...

TH : uh! cũng đúng đồ cô cũng rách hết rồi, v thì sao?

JK _: tôi biết anh là một người đẹp trai, phóng khoáng, nhân ái mà đúng hơm...

Nên a có thể nào mua cho tôi một bộ đồ mới có được không?

TH : ahahaha....

Cô nói cũng đúng đấy...

Nhưg kệ cô chứ ai quan tâm.

JK : xớ, đồ ki bo, bủn xỉn, k mua thì thôi.

Bố đây cũng đếch cần nữa....

TH : nè cô kia!

K phải lúc trc cô nói là chỉ cần cho cô ở nhờ thôi sao, chứ cô đâu có nói là tôi phải lo cho cô từ cái ăn đến cái mặc đâu chứ.

JK : thì đúng là v nhưng.....

Anh đã k đứng lại nghe cô nói nữa mà đã bỏ đi lên lầu.....
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
chap 5


Sáng hôm sau...

Đang trên đường đi ăn sáng về, bước ngang qua một shop bán quần áo anh chợt nhìn thấy một chiếc váy vô cùng hợp với cô nên anh đã quyết định mua nó, sẵn tiện mua vài bộ cho mik luôn.

Bước vào cửa hàng, bao nhiêu cô nhân viên nữ đã đỗ rầm trước vẻ đẹp trai thanh tú của anh...

( me: haizz anh đúng thật là đà hoa quá đó Taehyung à)...

....Bọn họ thay nhau chạy đến mà tiếp đãi anh như một vị khách VIP.

NV1: chào anh....

A muốn mua đồ như thế nào đây ạ.?

NV2: a đẹp như người mẫu thế này thì mặc j chẳng đẹp...

A có cần tụi em chọn giúp anh vài mẫu không ạ!

TH: k cần, tôi tự chọn đc....

NV: vâng ạ.

Nếu anh có cần j thì cứ nói tụi em đây sẽ giúp anh hết mik.

Anh lượn vài vòng trong shop.

Những bộ đồ mà anh lựa vô cùng đẹp...

Mấy cô nhân viên trong shop nói mắt thẩm mỹ của anh rất tốt.

Tới lúc chọn xong đồ cho mik anh cũng không quên lấy bộ váy kia cho cô.

TH: mấy cô gói toàn bộ chỗ này lại cho tôi và cả cái kia nữa ( chỉ tay vào bộ váy)

NV: vâng ạ...

Một nhân viên đi lại lấy chiếc váy mà anh chỉ.

NV: của anh đây ạ.

Đây là mẫu mới nhất trong bộ sưu tập thu-đông năm nay.

Chắc anh mua tặng bạn gái nhỉ, cô ấy chắc thik lắm!

Anh k nói j chỉ cười nhẹ một cái...

Aizz..

đẹp trai hết mất...

Nụ cười của anh làm cho bao nhiêu cô gái trong shop đấy phải điêu đứng

NV: dạ của anh hết 400000000 won ạ

Của anh đây ạ. ( đưa đồ cho anh)NV: a đi thong thả ạ...

Lần sau anh lại đến nha.Tua~~~~Về đến nhà cũng đã 3h chiều.

Jung Kook cô đâu r, tôi có quà cho cô nè.

Nghe có quà là cô mắt cô sáng rực lên.

Cô xuất hiện trc mặt anh trong vòng 1 nốt nhạc..

JK : đâu quà của tôi đâu ( nhìn xuống dông đồ anh cầm trên tay...) j chứ.

A định cho tôi mấy thứ đồ nam làm j, tôi có dùng đc đâu. ( cô sụ mặt xuống)TH: ai nói chứ đây là đồ của tôi còn của cô đây này.( đưa cái túi trc mặt cô)JK: đây là cái j v?TH: lát cô sẽ biết.Nói xong ai chạy vô bếp lấy 1 cái thau và 1 cái quẹt.JK : a....a tính làm j v?TH: đốt!Chẳng mấy chốc cái túi đã cháy thành tro.

Trên người cô cũng đã thay đổi.

Bộ đồ cũ rách rưới đã biến thành 1 bộ váy xinh đẹp, vốn dĩ cô đã đẹp nên mặc cái j cx đẹp cả...

JK : a....anh mua đồ mới cho tôi thật sao. ( mắt cô rưng rưng) ....

Anh thật tốt, cảm ơn anh nhìu lắm.Vì k thể kiềm chế được cảm xúc của mình nên cô đã nhảy vọt lên ôm cổ anh, làm cho a đứng hình.

Chợt nhận ra thì cô buông tay ra.JK : tôi ..... xin lỗi tại tôi vui quá.

Lâu lắm r chưa có ai tốt với tôi như vậy. ( nói xong cô chạy đi đâu đấy)TH: cô ấy..... *cười* Mặt anh lúc này đỏ cả lên....

Aizzzzz, tại cô ấy mà mik quên mất sấp tài liệu mà sếp đưa r.

Phải lên làm gấp thôi

.....

Mới đó là đã 8h tối r.

Cô hấp tấp chạy sang phong làm việc của anh để gọi a đi xuống ăn cơm tránh lỡ bữa.JK: * cốc...cốc....cốc....* taehyung à.

Anh mau ăn cơm đi, trễ r đó....

Hay là để tôi nấu cho anh nha, tôi nấu cũng ngon lắm đó.TH: .....Không nghe thấy anh trả lời cô bực bội nhưng chẳng thể làm j đc anh, nên đứng tựa mik vào cửa để nghe coi a đang làm j mà k trả lời cô.

Vừa vườn một chút thì anh mở cửa ra......

Thế là....

Ahihi cô cứ theo chiều thuận mà ngã vào lòng anh.

Khung cảnh này thật lãng mạn, cô như bị hút hồn khi nhìn vào mắt anh. ...TH: bị j v, đầu của cô hư rồi phải không?.

Nghĩ sao mà lại đòi nấu ăn cho tôi...

Cô đừng quên mik là ma...

Và k thể chạm tay vào bất cứ thứ j.JK : ờ quên ha...

Tiếc thật.

Ờ v ăn đi nấu đi, khi nào xong thì gọi tôi nha.

Tôi đi đây chút * bụp* Một lúc sau.

Anh lúc này đã nấu xong và đã bày ra bàn xong xuôi cả rồi.( ảnh minh họa )TH: Jeon Jung Kook... !

Về ăn cơm, nhanh lên k thì tôi ăn hết ráng chịu.

JK : nè...

Ai cho a ăn hết hả, anh ăn hết thì tôi ăn cái j! ( cô bực bội chửi anh nhân tiện liếc đôi mắt xuống bàn ăn) TH: tôi đùa thôi mà, cô đâu cần phải giận dỗi như thế đâu...

Thôi ăn cơm đi

( anh kéo cô lại bàn ngồi r chạy đi lấy 3 nén nhang )JK: oaaaaa ngon quá...

Hôm nay ....anh nấu .....ăn ngon.... thật đó,.... ( cô vừa ăn vừa khen anh)TH: * cười * cô ăn từ từ thôi.

Đâu có ai dành của cô đâu....

Bây giờ cx đã ăn xong.

Lúc này là 23h....

TH: tôi đi ngủ đây...

Ngủ ngon.

Tua........3 ngày sau!

JK: Taehyung à hôm nay anh có bận họp hành gì không?

Nếu không thì cho tôi theo với....ở nhà miết chán quá!JK : đc thôi nếu cô muốn.

Tại công ty.

Thời điểm bây h anh chỉ mới nhận chức trưởng phòng thiết kế công việc của cũng khá nhiều, nên không có thời gian để chơi với cô.

Đành để cô ngồi chơi một mik vậy.TH: Jung kook à cô ngồi đây chơi nha nhớ đừng quậy phá đó.JK : uh tôi biết rồi.Anh bất tay vào làm việc.

Trên bàn là một sấp tài liệu chất chồng như núi...

Mặt anh lúc nào cũng cắm mặt vào đống giấy tờ đấy 📄📄📄.

Thỉnh thoảng lại nhấp ngụm cà phê ☕☕.

Mọi cử chỉ hành động của anh cô đều để ý, cứ ngồi nhìn anh mãi thôi.

Cô ngồi nhìn anh một lúc thì loay hoay nhìn cái đòng hồ, đã 11h trưa rồi.

Cô đứng lên tới gần nắm tay áo của anh.JK : Taehyung à anh k đi ăn trưa sao.

Trễ rồi.TH: ờ nhờ cx trễ r...

Đi ăn thôi. (Anh nhìn đồng hồ) Anh buông sấp tài liệu xuống bàn, kéo tay cô đi...

Trên đường đi đến căn tin cô luôn tròn mắt nhìn mọi thứ, JK : oaaa.

Taehyung à, công ty của anh rộng thật đó còn đẹp nữa.TH: nếu cô thik thì ngày nào cũng đến JK : nếu được như vậy thì tốt quá. ..
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
6


Một thời gian sau....JK : tính đến bây giờ thì mik đã ở đây được 30 ngày rồi...

Như vậy là thơi gian mik ở dương thế sắp hết rồi sao!JH: đúng vậy... nhìn cô dường như đang có tâm sự nhỉ?

Nói tôi nghe xem nàoJk: aizzz anh từ đâu xuất hiện vậy hả.

Làm giật cả mik...

Thật là....!JH: cô có tật mới giật mik chứ....

Sao có chuyện j nói tôi nghe xem biết đâu tôi giúp dc cho cô...!

JK : tôi ...... tôi.......

Tôi lỡ thik Taehyung mất rồi! ( cô ngại ngùng nói)JH: cô bị điên rồi sao...( quát lớn) Cô coi lời nói của tôi như giờ thoảng qua tai à...

Tôi đã dặn cô bao nhiêu lần rồi mà lại còn trót với chả lỡ chứ....

Cô nghĩ đi cô chỉ ở đây có 49 ngày thôi, còn sau 49 ngày thì cô phải đi r..

Lúc đấy không chỉ có mik cô mà ngay cả cậu ấy cũng đau khổ cô biết không?

Cô nghỉ, tình yêu như vậy có nên duy trì không.

Tôi khuyên cô nên từ bỏ đi đừng lãng phí thời gian vì những thứ hư vô này nữa!JK : tôi cũng đâu muốn như vậy đâu...( mắt vô bắt đầu đỏ lên) Nhưg mà....nhưg mà tại nó...nó không chịu nghe tôi chứ bộ... ( chỉ tay lên ngực trái của mik)JH: haizzz thật không nói nổi cô rồi...

Vậy bây giờ cô tính thế nào đây...

Có định nói cho cậu ta biết không hay chỉ để trong lòng...JK: tôi không biết...

Lỡ đâu chỉ có mik tôi đơn phương thì sao, thôi thì cứ im lặng là thượng sách.

JH: thôi tùy cô vậy...

À mà quên nữa...

Hôm nay tôi tới đây là để nhắc cho cô nhớ thời gian của cô không còn nhìu nên hãy làm những điều mik chưa thể đi...

Đừng để phải hối hận....tôi đi đâyJK: tôi biết rồiDứt câu cô lấy tay lau đi những giọt nước mắt còn vướng lại trên đôi gò má của mik....

JK : đúng...

Thời gian của mik không còn nhiều phải làm những điều mik chưa thể làm thôi.... * BỤP* Cô biến mất trong nháy mắt...

Tại nhà cô

Nhìn mẹ cô càng ngày càng ốm đi.

Từ khi cô mất hầu như ngày nào bà cx khóc thì phải.

Và hầu như ngày nào Jimin cũng dành thời gian sang an ủi bà.

- bác gái à bác đừng khóc nữa.

Bác cứ như vậy cậu ấy trên trời có linh thiêng chắc chắn sẽ rất lo cho bác.

- bác biết chứ.....nhưg ..... nhưng mỗi lần nghĩ tới nó lac bác lại thấy lòng đau như cắt.

Tại một góc nào đó, cô đang đứng mà bật khóc không thành tiếng, cô khóc thương cho ng mẹ của mik.

Ng vì cô mà chịu bao nhiêu khổ sở....

Từ ngày cô mất cả ba và mẹ cô ai cũng ăn khong ngon, ngủ không yên.

- mẹ à, con xin lỗi....

Tối đến tại nhà Taehyung.

Hai người đang ngồi ăn tối với nhau thì cô cất tiếng hỏi

- Taehyung à, nếu như ..... có một ngày tôi ..... tôi không còn ở đây nữa .... thì anh ..... anh có nhớ tôi không?

Cô nói ra câu này mà giọng trở nên trầm hẳn

- sao thế lộn thuốc hay j.

Tự dưng hỏi vậy ?

- thì anh cứ trả lời tôi đi! * ánh mắt trông đợi câu trả lời từ anh*

- tôi.... tôi sẽ nhớ cô lắm....

Cô là đang muốn tôi nói như vậy đúng không!

Hahaha không đâu cô không có ở đâu tôi càng mừng ấy chứ, đỡ tốt 1 phần cơm... * anh tỉnh bơ trêu cô*

- ra vậy à!

Hèn j không có gái theo cũng phải...

Thôi Tôi no rồi, lên phòng đây!

Cô đứng lên bỏ lên phòng anh nhìn thấy cô đi mà lòng đau như cắt, cứ như là bị hàng nghìn mũi kim đâm vào tim vậy.

Phải!

đúng vậy, lời anh nói lúc nãy chỉ là nói dối....

Anh đã yêu cô, yêu cô mất rồi...

Nhưng vì sao, vì sao anh lại không nói ra chứ....

Liệu anh có biết rằng lời nói đùa đó của anh đã làm tan nát trái tim của cô không 💔.

Cô lên phòng ngồi thu mik lại một góc, khóc cho bản thân mik, khóc để vơi đi nỗi buồn, để quên đi câu nói đập nát trái tim mong manh đấy....

Sáng hôm sau mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường - họ vẫn vui đùa, tươi cười đương nhiên là không thể thiếu những trận cãi vã không hồi kết - họ sống ngày qua ngày như vậy, cùng nhau cảm nhận sự hạnh phúc của đối phương cho đến ngày thứ 48....

Đến hôm nay là cô chỉ còn 2 ngày cuối cùng được ở trên dương thế... , đang ngồi buồn bã vì thời gian không còn thì J- Hope xuất hiện * bụp*

- nhon...!

Lâu rồi không gặpcô còn nhớ mai là ngày j chứ!

- J.....J- hope....

Sao anh ....

Tôi... tôi nhớ chứ.

Ngày mai là ngày cuối cùng tôi còn ở đây..

Ở trên dương thế này!

- cô nhớ vậy thì tốt.

Hôm nay tôi đến đây là để nhắc cô đúng 11h tối mai cô sẽ trở về nơi thuộc về mik.

Còn nữa cô cũng nên xử lí chuyện không đáng có đi là vừa

- tôi biết rồi.

- vậy tôi đi đây.

Hẹn gặp lại cô ở thế giới bên kia. * bụp*

- phải rồi mik phải tìm taehyung " bụp*

Tại công ty anh đang làm:

- Taehyung à, tôi ở đây.

Bên này nè * giơ tay lên vẩy anh*

- J vầy nè, nhớ tôi sao?

- uh, nhớ anh lắm...* cười*

- thôi lên phòng tôi đi...

Chứ đừng đứng đây....

Tôi bị kì thị bây h😂

- ờ....

Tại phòng làm việc của Taehyung:

- cô vào đi

- chà!

Anh giỏi thật nha có cả cái phòng chà bá zậy nữa......

Nếu anh chăm chỉ thì chắc chắc sẽ thành công đó...

- không cần cô khen tôi cũng biết mik thuộc loại giỏi trở lên rồi! * vênh mặt *

- bớt tự luyến lại đê....

Thế là cô ở công ty chơi với anh tới chìu...

5h chìu

- nè Jung Kook à tôi hết giờ làm rồi về thôi.

- nae~~

- * nghĩ* sao nay ngoan dữ zậy .

Tối hôm đấy anh và cô vừa ăn cơm xong thì cô rủ anh đi chơi.

- Taehyung à, đi dạo bộ với tôi nha!

- tôi còn phải làm việc....

À mà thôi.

Đi dạo thôi * nắm tay cô*

- * cô cười trong hạnh phúc *
 
[Tâm Linh] 49 Ngày 💕 [Full]
~chap 7~ • TẬP CUỐI •


Cô nghĩ: "thời gian của mik cũng sắp hết rồi chỉ còn có 2 tiếng để bên người mik thương thôi.

Đã vậy mik sẽ sử dụng 2 tiếng này cho đáng"- Taehyung à, mik đi qua kia đi.Nơi cô chỉ không đâu khác chính là tháp tình yêu Namsan.

Nơi mà các cặp đôi hay lui tới, hôm nay là Noel nên ở đây trang trí rất đẹp, không quá cầu kì.

Những sợi dây đèn led nhiều màu nhấp nháy, những ổ khóa tình yêu gắn chất chồng lên nhau....

Không gian thật mờ ảo.....

Lãng mạn quá đê!- Taehyung à, tôi và anh khóa một cái không?

Tuy không phải người yêu nhưg chúng ta hãy xem nó là tượng trưng cho tình bạn nha!- được thôi....!* cạch* hai người đã cùng nhau khóa ổ khóa ấy.

Khóa xong cũng đã là 9h50' rồi!

Cô nghĩ bây giờ cũng đã đến lúc cô nên ' giải quyết' hết những vướng bận tại dương gian này rồi.

Cô đang cùng anh đi dạo vui vẻ trên con đường đầy ổ khóa ấy, hai bàn tay đan chặt vào nhau....

Đi mãi không có điểm dừng....

- Taehyung à, tại sao.... thời gian của tôi cứ trôi nhanh khi ở cạnh anh vậy....?- * cười ôn nhu * đồ ngốc, thời gian vẫn vậy....

Nó vẫn trôi theo một trật tự nhất định nhưg khi cô làm điều mik thik hay ở bên cạnh người mik thực sự yêu thương thì sẽ cảm thấy nó trôi qua rất nhanh.- ra là vậy sao?

- uh....

- vậy Taehyung à....

Thế mỗi khi anh ở bên tôi thì... thời gian của anh nó....nó có trôi qua nhanh giống tôi không?

- à...à.....

Hhhh .....

Ờ thì..... mà sao hỏi khó quá vậy nè? ( đỏ mặt)- đơn giản mà, anh chỉ càn trả lời có hoặc không thôi mà!- ờ thì.....

KHÔNG!....- Ra là vậy! * đượm buồn *- tôi chưa nói hết mà cô đã xen ngang rồi....

Thật là...!- vậy...anh nói đi! * ánh mắt trông chờ*- thực ra thì mỗi khi tôi ở bên cô thời gian của tôi không hề trôi nhanh mề là rất nhanh...

Đôi khi chỉ cần chớp mắt một là đã trôi qua 1 ngày r....

Cx như bây giờ vậy nó đang trôi rất nhanh.!( nhìn cô cười ôn nhu)- vậy ..... vậy Taehyung à.....

Nếu tôi nói tôi .... thik anh thì sao?( ngượng)- ...............- anh trả lời tôi đi.....- ................- Taehyung.... tôi rất cần câu trả lời của anh, vậy nên anh đừng im lặng như vậy đc k?

Anh nói j cx đc, anh không thik tôi cx đc tôi không sao đâu...nhưg tôi xin anh....anh đừng im lặng!

- tôi ..... tôi không thik em,....

Nhưg tôi yêu rm JEON JUNG KOOK!

- (nhìn anh cười ôn nhu) aiss....

Giờ này đường cũng vắng nhỉ?- thì s.......Cô đã đặt len môi anh 1 nụ hôn....

Sự chủ đông này của cô làm cho anh vô cùng bất ngờ, nhưg anh cx nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và đáp trả lại nụ hôn ấy....💏 nụ hôn nhẹ nhàng, ấm áp kèm theo đó là giọt nước mắt mặn mà lăn dài trên má cô....

Bây giờ cx gần đến lúc cô phải rời xa dương thế.

Nơi có ba, mẹ, Jimin, Dùa và cả anh....

Nơi chứa đựng những kỉ niệm đẹp của anh và cô....

Môi cô dần xa môi anh nhưng cơ thể cô vẫn nằm gọn trong vòng tay ấp áp ấy.....- Taehyung à, những lời lúc nãy đều là những lời từ tận đáy lòng em....

Em yêu anh TAEHYUNG nhưg 2 ta âm dương cách biệt..

Thời gian của em cũng không còn nhiều.

Tình yêu này không có lỗi....💝 Thôi thì coi như 2 ta có duyên mà không có phận.

Khi e không còn ở đây, không còn ở bên anh nữa thì phải phải sống thật tốt, sống luôn phần của em và còn nữa anh phải tìm một người tốt hơn em, yêu anh hơn em và quan trọng là cô ấy sẽ không bao giờ rời xa anh giống như em.........Nói đến đây nước mắt cô nghẹn ngào, không tự chủ được mà chảy như suối trc mặt anh....

Cô không muốn anh thấy sự yếu đuối của mik như nó không chịu nghe lời cô....- còn bây giờ em phải trở về thế giới thuộc về mình rồi.

Nếu được tái sinh em nhất định sẽ tìm anh.....

Tạm biệt anh, em yêu anh Kim Taehyung!......Vừa nói xong thì cơ thể cô biến thành những hạt lấp lánh sáng lên giữa màng đêm mịt mù r tan biến.

Lúc này đôi chân anh nặng trĩu, ....

Không trụ được mà quỳ xuống đất, nước mắt anh rơi - gào thét tên cô trong tuyệt vọng....- JEON JUNG KOOK!

Tại sao....?

Tại sao.....

Em nhẫn tâm bước vào đời tôi làm nó hỗn độn, làm cho tôi yêu em rồi lại nhẫn tâm biến mất như thế hả..., Kim Taehyung này chưa cho phép e rời xa tôi cơ mà....

Tại sao em lại như vậy chứ,....

Tôi sẽ không tha thứ cho em đâu.....!!!

Tôi còn chưa kịp nói rằng " Tôi yêu em " mà.

Tại sao lại như thế!!!Nước mắt anh tuông rơi, thì trời cũng đỗ cơn mưa, mưa càng lúc càng to....

Ông trời như đang khóc thay Cho cuộc tình âm dương cách biệt này....!!

một lúc sau trời quan, mưa tạnh....Anh cũng đứng lên nhấc từng bước nặng trĩu về nhà.....

Đến cửa mọi hình bóng về những khoảnh khắc hạnh phúc của cô và anh bắt đầu ùa về, trong nhà đâu đâu cũng thấy hình bóng của cô - một cô gái nhỏ nhắn, nghịch ngợm, ngày nào cũng đem lại niềm vui và tiếng cười cho anh nhưng đôi khi lại rất phiền phức nhưng cũng rất đáng yêu mà giờ đây cô đã không còn...! mọi thứ bây giờ chỉ có anh và hình bóng Của cô được tái hiện qua trí nhớ của anh.

Kể từ ngày cô rời xa anh đến nay cũng đã ba năm rồi, trong khoảng thời gian 3 năm dài đăng đẵng ấy Anh chỉ biết vùi đầu vào công việc.... từ 1 giám đốc nhỏ nhoi bây giờ đã trở thành một Tổng tài có tiếng trong giới kinh doanh.... sự mất mát của cô đã khiến anh từ một con người vui vẻ, hoạt bát, ấm áp đã trở nên trầm tính và lạnh lùng hẳn đi.

Từ sáng cho đến chiều thì đắm chìm vào công việc tối đến lại chìm đắm trong men rượu để vơi đi nỗi mất mát về cô... cuộc sống của anh cứ tiếp diễn như thế từ ngày này qua ngày khác

Rồi cho đến một hôm ..... bây giờ anh đang ở công ty , đang vùi mặt vào sắp tài liệu trên bàn ấy bỗng 1 nhân viên lên phòng anh.... cốc....cốc.... cốc.....- vào đi (giọng lạnh đến âm độ) Thưa chủ tịch đây là thư ký mới ạ!- Cho vào (ánh mắt đượm buồn nhìn ra phía cửa sổ) một cô gái nhỏ những với nét mặt tựa thiên thần bước vào nở nụ cười tỏa nắng ....- Xin chào Chủ tịch! tôi là Jeon Kookie là thư ký mới của ngài mong được chiếu cố ( cười tươi) nghe thấy giọng nói thanh thoát, ấm áp cùng với cái tên anh bất ngờ quay mặt lại.... trước mặt anh bây giờ là một cô gái rất giống người anh yêu như hai giọt nước, anh ngơ ngác + hy vọng... , hỏi:- JEON KOOKIE,.....!!!
 
Back
Top Bottom