Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng 2

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
582,315
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
335607525-256-k457441.jpg

Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng 2
Tác giả: HinaVam
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Không rõ lý do nào đó, việc đăng quá 140 chương bên kia đã diễn ra lỗi.

Vậy là không chỉ không thể đăng thêm, giờ tác giả có muốn động vào, chỉnh sửa là chuyện không thể... thậm chí là vào đứng ở trang đó vài giây còn không được thì đúng chịu luôn, nên tạm thời dời qua đây.

Xem nó thế nào, có lẽ là do cái máy....

 
Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng 2
Chương 107: Ở hiện tại, ta hình như khiến lo lắng rồi làm sao đây?


Hmmmm...Một giọng rên rỉ như ai đó đáng chán chường.Đó là một cảm xúc không nên có ở một món vũ khí.

Thế nhưng vào lúc này đây tại phòng trưng bày vũ khí của toà tháp Hồng ngọc, nơi đặt những ma cụ quý hiếm nhất.Ở vị trí của hai món vũ khí được xem là mạnh mẽ nhất trên thế giới.

Hai thanh kiếm một có màu hoàng kim một có màu của hắc ám đang được trưng bầy và niêm phong ở hai chiếc hộp kính với những hoạ tiết tinh xảo.Thanh kiếm màu đen chính là thứ đã tỏ ra cảm xúc đó.Sâu bên trong nó, tuy không có bất cứ ai thấy được, nhưng hiện tại đang có một cô gái hiện diện bên trong, tại một vùng không gian như tạo bởi hàng triệu các vết cắt, cùng hai vòng tròn khồng lồ đang luân chuyển xoay vòng bên dưới.Cô gái đang nằm lơ lửng bên trên không của nó, một cách chán chường nhìn bầu trời.- Thật sự là lâu quá, mình sắp nhàm chán đến chết rồi.

Có ai không, có ai không, xin ngươi đó.

Hãy đến đây đi, cầm lấy ta đi.

Ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh và làm chủ cái thế giới này!Nói như vậy thôi, nhưng rõ ràng là chẳng có ai thèm nghe lấy lời cô vào lúc này, khi đang bị niêm phong bên trong một chiếc hộp kín mà đến những sinh vật thèm khát cô nhất cũng dám chạm vào.Khi nó chính là nơi đang tồn tại lấy một sự tồn tại tối cao như Nữ hoàng Ma cà rồng, cũng là người đang nắm giữ toàn bộ số vũ khí ở đây và xem nó như là tài sản của mình.Chỉ cần kẻ có suy nghĩ một chút cũng thừa biết được, việc có nãy sinh ra suy nghĩ lấy trộm bất cứ món đồ nào ở đây cũng sẽ mang lại cái chết cho chúng, chứ chưa kể đến bên ngoài căn phòng này còn được thiết lập một lớp phong ấn không thể nào bị phá hủy, kể cả Nữ hoàng Ma cà rồng như Viluna ra tay.Nên nếu như không phải cần có sự cho phép của Nữ hoàng Ma cà rồng Viluna vô đây là chuyện gần như không thể đối với những sinh vật tầm thường khác.Nên vì thế...- Chán quá đi...có ai không...có ai không...Mặc kệ cho có chán nản đến mức độ nào, cô gái trong thanh kiếm vẫn cố kêu gọi một cách yêu ớt ra ngoài, để mong có kẻ nào có thể nghe thấy mình vào lúc này.- Thật nhớ cái ngày chúng bị phá vỡ...Biết không ai thèm đến với mình, cô gái đã nằm quay người úp xuống phía hai chiếc vòng tròn đang xoay chuyển phía bên dưới.- Tên ngốc Thánh khí cụ kia thậm chí còn không thể kiếm được một người chủ tốt để phá hủy chúng.

Nhưng mình đã kiếm được một người.

Nhưng vì sao chứ!

Vì sao lại dùng xong mình thì vứt bỏ mình ở đây!

Đã vậy mình còn bị giao cho đủ loại người!

Không chịu, không chịu đâu!

Chủ nhân, người đâu rồi, trở về lại đây đi chứ, ta biết người chưa chết mà!!

Ta biết mà!!===Cốc cốc cốc...Tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên.

Tôi nghĩ là mình biết người làm nó mà ai, mà không cần đến việc phải suy đoán.Thấy Lilianna đang ngủ ngon giấc, tôi lại không tiện đánh thức cô ấy dậy, cho nên đã ngồi dậy khỏi chiếc ghế của mình, nơi mình đang vui vẻ ngắm Lilianna ngủ, thở dài ra một hơi bước về phía đó.Không mấy vui vẻ gì, tôi mở cánh cửa ra để ngó ra ngoài.- Thưa công chúa Elina, không biết người kiếm bọn tôi có việc gì không ạ?- Ngươi...Cô công chúa Elina này định lên tiếng gì đó, nhưng sau đấy thì lại khự người lại, ngó tôi một cái rồi tỏ ra phân vân.- Có phải ngươi không mất trí nhớ đúng không?Thật?

Cô gái này thế mà tin trò đùa của Liliann?Tôi cảm thấy có chút mệt mỏi với cô công chúa này rồi nhìn sang người sau lưng cô ấy, người giờ đã thay vào một bộ đồ nhẹ nhàng hơn là bộ giáp nặng trước đó, Lines.- Chào buổi chiều ngài Lines.Như muốn chứng minh cho cô công chúa Elina này biết mình chưa mất trí nhớ, tôi vui vẻ chào một tiếng với hộ vệ của cô ấy là Lines.- Chào cô, không biết là có chuyện gì đã diễn ra?

- Này!

Đây là vấn đề quan trọng đấy.

Tuy hai người đã từ chối lời mời của ta, nhưng tại sao, tại sao hai người lại có thể ở được đây chứ!

Còn trước đó...- Thứ nhất, đại khái thì xin công chúa nhỏ tiếng xuống một chút ạ.Để tránh Lilianna sẽ mất giấc.

Mà thật ra thì cô ấy mất giấc được thì đúng là một chuyện lạ đời.

Tôi chưa bao giờ thấy được Lilianna tỉnh dậy khi mà cô ấy đã ngủ rồi bảo giờ cả, nên việc đó xem như là tôi nói để cho cô công chúa Elina này bớt lớn giọng lên đi.Nói xong thì tôi cũng không đứng ở cửa quá lâu, mà sẵn đó bước đi ra ngoài luôn.

Kế đó thì khép cửa lại, rồi mới quay sang phía của hai con người tiếp tục cuộc trò chuyện.- Lilianna đang ngủ, tôi không muốn cô ấy tỉnh dậy.

Mà hai người biết rồi đó.

Lilianna hoàn toàn không có bất cứ sự ổn định nào trong việc đi ngủ của cô ấy.

Đôi khi...Tôi nói một nửa thì dừng lại, mặc cho bọn họ suy nghĩ thế nào thì suy nghĩ.

Dù sao cũng đã có một lần suýt chút nữa chết để làm minh chứng rõ ràng nhất rồi.- ...Cô công chúa Elina nghe thấy nó thì quả nhiên đã trừng lớn, vội dùng tay che miệng của mình lại rồi nhỏ giọng xuống.- Ta, vừa rồi...ta không đánh thức cô ta đấy chứ?- Nếu như cô ấy thức dậy mà không đủ giấc thì tôi không biết chúng ta còn đứng đây nói chuyện không nữa thưa công chúa.De doạ thêm một lần, tôi nghiêm trọng nói.- Vậy, hai người đến tìm chúng tôi có việc gì không?

Nếu nói về chuyện cảm ơn thì xem như là thôi đi.

Lilianna cũng đã nói rồi, cô ấy không muốn dính vào rắc rối nào cả.

Cho nên, hãy xem như việc đó lúc chúng ta chia tay đã kết thúc thôi rồi được chứ?- ...Công chúa Elina có vẻ đã suy nghĩ về chuyện này khi đưa tay lên lên môi nhìn xuống đất.

Một lát sau thì cô ấy đã ngẩng mặt lên nhìn tôi lên tiếng.- Ta có thể bỏ qua chuyện đó như ý cô và cô ta muốn nhưng.

Ta có một chuyện thắc mắc, sao cả hai lại ở được nơi này vào lúc này.

Ta tưởng cả hai sẽ rời đi?- Như Lilianna nói, chúng tôi hoàn toàn không có nói bất cứ lời nào như sẽ rời đi cả.

Theo dự định của chúng tôi, chúng tôi sẽ sống ở thủ đô này một thời gian.

Đáng ra xong hôm nay chúng tôi đã rời đi rồi.

Nhưng vì Lilianna bỗng nói muốn học ma thuật, vậy là chúng tôi ở đây đây.Tôi có chút bất đắt dĩ nói.

Thật sự đấy, tôi cũng chẳng hiểu nỗi một Ma cà rồng như Lilianna thì học ba cái ma thuật hạ cấp này để làm gì nữa.

Trong khi đó...thôi bỏ đi, bỏ đi...xem như cô ấy muốn chơi thì chơi, cùng lắm thì tôi chơi cùng cô ấy, làm học sinh ở một nơi mình còn chẳng cần học cái gì vậy.- Còn nếu như người muốn biết tại sao chúng tôi có thể ở đây được với thân phận của mình thì.Nở một nụ cười đắc ý, tôi tiếp tục.- Chỉ cần hạ được vị hiệu trưởng ở đây là được.

Chuyện đó lại khá dễ dàng với tôi.- ...Cô công chúa Elina đã bất ngờ trong một thoáng, trước khi đưa một ngón tay lên nhìn tôi mà nghẹn lời.- Với tuổi của cô, thì chuyện đó thật sự vô cùng khó có khả năng.

Nhưng nếu như cô Lilianna ra tay, quả thật là cũng là chuyện có thể.- Đúng không.Tôi sẽ không nói ra sự thật, mà theo lời Lines mỉm cười gật đầu.- Lilianna của tôi là tuyệt nhất đấy.

Vậy, nếu như hai người đã biết được điều cần biết rồi, có còn muốn nói gì nữa không?- ...Cô công chúa Elina lại muốn lên tiếng, nhưng vì lý do gì đó cô ấy lại không thể nói được gì.

Đã vậy, còn làm ra một động tác tôi không ngờ tới.- Hự!Cô ấy bỗng thụt tay vào bụng hộ vệ của mình là Lines một cái.

Anh ta hoàn toàn không có đề phòng nên đã rên lên một cách đau nhói, rồi khụy người xuống.- Ta sẽ tha tội cho cả hai vì đã giờ vờ quên ta, nhưng hãy đợi đấy!Nó như là một câu ngoan thoại vậy, tôi thậm chí còn không thể suy nghĩ ra được cô ấy muốn nói hãy đợi đấy cho việc gì.Nói xong thì cô nàng này đã kiêu ngạo hất cằm quay người trước mắt của tôi, cùng với một người đang đỡ lấy cơ thể mình để tránh vấp té sau cú thụt vừa rồi.- Ngài, ổn đấy chứ Lines?- T-Ta ổn...thôi tạm biệt cô.

Gởi lời hỏi thăm của ta đến cô Lilianna.- À...được thôi ạ.Tôi đáp lại, khi nhìn thấy Lines vội đi theo cô công chúa của mình thì đã thấy anh ta bị nhìn với đôi mắt hận thù.- Lines, có phải là ngươi mừng lắm không khi họ cũng học ở học viện?- ???

Đó là tất nhiên....- !!!

Lines, ngươi cần phải bắt đầu chạy quanh học viện 100 vòng vào lúc này!!- !!!???Khổ thân thật ha.Tôi nhìn đôi tình nhân này mà cảm giác thật bất đắt dĩ.

Mà chỉ bất đắt dĩ một chút thôi, thì đã vui vẻ quay về phòng để nhìn ngắm Lilianna ngủ tiếp.

Thật là một sự uổng phí nếu như tôi bỏ lỡ nó bất cứ giây phút nào.- ...Mà...Vừa ngồi lại vào ghế, nằm dài lên giường để ngắm gương mặt Lilianna, người đã đi vào giấc ngủ một cách kỳ lạ.Có phải dạo này Lilianna thường rất hay gặp tình trạng này?

Cô ấy thích ngủ trưa, nhưng nó chắc chắn sẽ không diễn ra đột ngột thế này.

Dạo này, mình còn có cảm giác, thời gian ngủ của cô ấy còn dài ra.

Rốt cuộc là vì sao nhỉ?

Mình cảm giác hơi bất an với nó.Suy nghĩ như vậy, tôi cảm thấy mình thật bất lực vì chỉ là một con người bình thường, không, rốt cuộc thì tôi tự hỏi phải là người như thế nào mới có thể giúp được Lilianna vào lúc này đây.===Lines thật sự không hiểu.Anh cố gắng nhìn sang công chúa của mình, Elina với vẻ tự hỏi trên mặt.Thế nhưng, cô giống như không muốn quan tâm đến anh vậy, khoanh tay đứng đó mặc cho anh có muốn một lời giải thích thế nào, nếu không làm theo ý của cô sẽ nhận sự trừng phạt nặng hơn vậy.Dám cười với cô ta!

Lines, ngươi nhất định là vui lắm đúng không!

Tức chết mình mất.

Sao mà trên đời này lại có một người xinh đẹp, còn mạnh đến như vậy!?Mặc cho thật sự không cam lòng lắm, Elina không còn cách nào khác chỉ có thể ghen tị với điều đó, khi Lilianna hơn mình tất cả mọi mặc, tất nhiên là trừ một vài chỗ.

Nhưng, nó lại chẳng đáng kể một chút nào cả với một gương mặt xinh đẹp mức cả cô cũng phải động lòng kia.Tuy có thể nói lúc chia tay Lilianna và Chise cô có một chút tiếc nuối.

Nhưng đó không có nghĩa là cô không thấy vui vẻ khi kẻ địch có nguy cơ với mình như Lilianna cuối cùng cũng tránh xa khỏi người cô thích như Lines.

Giờ thì hay rồi, trong khi cô còn chưa kịp nhận ra họ lại trở lại.

Nên giờ cô mới phải có cảm giác phức tạp như hiện tại.

Dù cho Lines chẳng có lỗi gì cả, nụ cười của anh nở ra chỉ là để xã giao với người đã giúp đỡ cả hai, thì trong mắt Elina giờ cũng trông khó chịu đến kỳ lạ.

Tới mức, cô đã giống như tới ngày đó vậy, đụng chút cũng cảm thấy khó chịu mà hành xác Lines như này để thoả mãn cái tôi thích chiếm hữu của mình.Và đến cả cô, thì cô cũng không nhận ra điều đó.

Chỉ là hơi khổ cho Lines một chút, khi tương lai sau này chỉ sợ anh sẽ phải đối mặt với một cái nóc nhà không tới trong cuộc đời mình.

Đại khái thì, Lines thật sự sẽ trở thành một người rất khổ trong một tương lai tốt đẹp giữa cả hai.
 
Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng 2
Chương 108: Ở hiện tại, ta có cảm giác dường như thời điểm đó sắp đến.


Lao vút qua bầu trời trong một ngọn lửa đỏ rực màu máu, Alisia như cảm nhận thấy điều gì đó.

Cô bất chợt dừng lại, rồi đáp xuống một vùng núi, mà nơi đó là một ngọn núi bị đục ra một cái lổ thủng khổng lồ, đến mức gần như bị hủy điệt chỉ còn dư lại hai bên xường núi.Dù chỉ là bất giác, cô đưa mắt lên nhìn thì đã phát hiện ra chuyện không ngờ.

Theo bản năng, Alisia bay lên bầu trời và nhìn về hướng của vụ oanh tạc này diễn ra.

Đó rõ ràng là xuất phát từ một thứ sức mạnh cực kỳ lớn, đến mức không chỉ ngọn núi mà cô đang chứng kiến thôi, còn là cả một con đường khổng lồ được mở ra sau đó nối liền thẳng ra đến bờ biển ngoài xa.- ...Đây...Có chút không tin lắm về chuyện này, nhưng trong lòng của Alisia vẫn dâng lên một chút cảm xúc gì đó kỳ lạ.

Nó kỳ lạ đến mức, cô đã không thể không quay phắt người lại hướng ngược với thứ sức mạnh kia được giải phóng.Không có ma năng, chỉ đơn giản là sức mạnh.

Nó giống với chị ấy vậy.

Hướng nào, rốt cuộc là hướng nào?Với đôi mắt đã đỏ ửng của mình, Alisia như muốn phát điên lên, cô dùng hết mọi khả năng của Ma cà rồng mà bắt đầu truy tìm dấu vết có thể để lại ở xung quanh.Mất một lúc để Alisia làm được điều đó khi dường như mọi manh mối đều được che giấu đi.

Cô cuối cùng cũng nhìn thấy được một cái hố đất kỳ lạ như có vật gì đó vừa va chạm xuống.Không chậm dù chỉ một giây, Alisia liền hoá thành một ngọn lửa rồi đáp xuống đó với vẻ không dám tin.Mùi đã phai đi rất nhiều nhưng...Khụy gối xuống mặt đất, Alisia run rẩy đưa tay xuống bóc lấy một nắm đất lên ngửi lấy.

Trong khi ngửi, đôi mắt của Alisia có tỏ ra một chút mê li, nhưng rất nhanh đã rưng rưng lên.Hoàng tỷ!

Mình sẽ không bao giờ quên đi cái mùi quen thuộc ấy!

Hoàng tỷ, là chị đã nghe thấy những lời cầu xin của em đúng không?

Hoàng tỷ, rốt cuộc chị đang ở đâu?

Bóp lấy nắm đất trong tay, Alisia ném nó đi rồi lần nữa hoá thành một ngọn lửa lao về phía bầu trời.Lại quay mặt nhìn xung quanh thêm một vòng, dường như đã có được manh mối bên dưới mặt đất rồi, nên Alisia rất nhanh xác định được hướng đi đúng mà bay nhanh về hướng đó.Một lát sau thì cô lại dừng lại ở trên bầu trời một con đường, đưa mắt xa xa chính là một toà thành đang chiềm trong màn đêm của bầu trời vào thời điểm hiện tại.Không do dự dù chỉ một chút, Alisia đến lúc này cũng biết thừa người Hoàng tỷ này của cô sẽ đi đâu, nên đã ngay tức khắc bay về phía của toà thành kia rồi lao xuống khi nghe được một mùi hương cực kỳ rõ rệt phát ra từ một quán trọ.Sự xuất hiện của cô đã khiến cho rất nhiều người con thức đi trên đường trong thành lúc này rất bất ngờ, người không hiểu biết sẽ không sao, tự giác chỉ nghĩ đến sự xinh xắn của Alisia thôi, vì cô ở trong thế giới của con người cũng là ngũ quan tinh xảo, thuộc về chỉ có những đứa trẻ của nhà quý tộc hoặc hoàng thất mới sở hữu được.

Mà khi biết về điều này, không có nhiều người nghĩ cô xinh đẹp mà dám tiến đến gần.

Dù sao khi có người có gan to hơn, dám trêu gẹo cả quý tộc thì cũng cần phải coi lại khả năng của mình cô có thể bay từ trên trời xuống trong một ma thuật mà không ai có thể ở đây biết được nó hoạt động ra sao.Sợ Alisia là quý tộc là một chuyện, sợ sức mạnh của Alisia là một chuyện khác.

Nhưng nói chung, ngay bây giờ khi những kẻ có kể cả khi không biết Alisia là Ma cà rồng đi chăng nữa, thì với những điều này đã không có bất cứ kẻ nào dám động đến cô rồi.Huống chi...- ...C-Công chúa Ma cà rồng...Không có bất cứ một chút do dự nào, một học giả có chút hiểu biết ngay khi vừa thấy Alisia thì đã lập tức quỳ xuống mà phát lên cái danh sự tồn tại cao quý kia của cô bằng cái miệng run lẩy bẩy của mình.- Ma cà rồng?

Ma cà rồng gì cơ?Như thể không hiểu lắm tại sao người kia lại quỳ xuống đột ngột như vậy, nhiều người đã tỏ ra bất ngờ vì điều đó.Nhưng rất nhanh, không đến vài giây sau.

Vài người cũng đã nhận ra Alisia từ những truyền thuyết với sự tồn tại đặc biệt của cô.

Dù họ vẫn còn nghi ngờ trong lòng.

Thế nhưng đứng trước hàng chục người đã bắt đầu quỳ xuống hết trước sự hiện diện không thể nào ngờ sẽ xuất hiện ở một nơi khỉ ho cò gáy như thế này, họ không thể nào không làm theo.

Vì dù gì, họ thật sự cũng không muốn chết chỉ bởi việc không tỏ ra tôn kính với một Ma cà rồng khi người đó xuất hiện.Chưa có tin xấu nào về việc một Ma cà rồng có thể làm ra một chuyện như vậy, tàn sát một nơi mà ở đó có những người không tỏ ra tôn kính trước sự có mặt của mình.Nhưng dù vậy, danh tiếng của Ma cà rồng như những thực thể quyền năng nhất, nhất là Nữ hoàng Viluna và Alisia có thể bằng một mình hủy diệt một vương quốc, thì lại không hề thiếu.Nên trước một áp lực như vậy, thật không khó hiểu để một đám con người nhỏ bé phải run sợ với một sự tồn tại như Alisia hiện tại mà không dám tỏ ra chút kháng cự nào cung kính.Thế nhưng, bây giờ Alisia không có nhã hứng đi quan tâm đến đám thường dân đối với cô kia tới như vậy, khi trước mắt của cô giờ chỉ là một cảm giác hết sức mãnh liệt đang phát ra từ chính căn nhà trọ này mà thôi.Có một chút do dự trong lòng về điều này, cũng không dám tin nó lại thật sự diễn ra.Alisia đã đứng bên ngoài quán trọ này một hồi lâu, sau đó mới bỏ qua đám người đang quỳ lậy mình kia mà lặng lẽ đi vào bên trong nhà trọ, sau khi đẩy cánh cửa của nó ra.- ...Ở bên trong nhà trọ, dường như cũng nghe được tiếng động ở bên ngoài, với giác quan của loài cáo, Juliet, chủ của nhà trọ này đã cảm thấy vô cùng nghi ngờ cho đến khi thấy được bóng dáng nhỏ nhắn của Alisia bước đi vào.- !!!Không như đối với Lilianna vậy, cô có thể hoà nhã nói chuyện và Lilianna cũng không thích cô cũng kính với cô ấy.

Trước sự hiện diện không ngờ đến này như là một Ma cà rồng đã in hằng dấu ấn của mình lên thế giới này như là một vị công chúa nắm giữ uy quyền tuyệt đối chỉ sau một người, Juliet bây giờ chỉ có một cảm xúc thôi đó chính là vô cùng hoảng hốt.Như thể quên mất bản thân mình là ai khi thấy sự xuất hiện của Alisia vậy, cơ thể cô đã cứng ngắt lại, trước khi hai chân nhũng ra nhưng vẫn phải cố gắng đứng cho vững vì không ngờ nhà trọ nhỏ bé này của mình lại có thể tiếp đón được một vị khách cao quý đến thế kia.Mà dường như cũng nhận ra ánh mắt đó, cùng với việc Juliet là một thú nhân duy nhất có mặc ở nơi xa xôi khỏi vùng đất của thú nhân này, Alisia bất giác cũng đã đưa mắt chú ý đến, trước khi ánh mắt có chút mơ hồ khó tin.Yulia...

Giống như thể có bóng người nào đó trùng lập lên người của Juliet vậy.

Trong mắt của Alisia chính là một người khác, một cô gái thú nhân với chín chiếc đuôi ở sau lưng thay thế vào vị trí của Juliet.

Một người mà trong ký ức của Alisia có thể nói là cóng hiến hết sức của mình cho Hoàng tỷ của cô, cho Đế quốc với tư cách là một hầu gái trưởng của toà tháp Hồng ngọc, một trợ lý, cho đến khi đến giới hạn tuổi thọ chủng tộc của mình rồi chết đi sau một ngàn năm tồn tại.Với Alisia thì sự hiện diện đó gần như chỉ là khoảng mấy chục năm, cho đến khi người đó nói lời tạm biết với bọn họ để trở về quê hương của mình chờ đợi cái chết đang đến gần.Nhưng Alisia với bộ não Ma cà rồng thì vẫn nhớ được rõ như in cái người đã luôn quản thúc mình mỗi khi Hoàng tỷ có công việc.Cô vẫn nhớ rõ như in cái người rất thích kể cho cô những câu chuyện thú vị về thế giới bên ngoài, về những sự tích về hoàng tỷ vĩ đại của mình.Cô vẫn nhớ như in cái người đã hướng dẫn cho cô từng chút lễ nghĩa để trở thành một công chúa đúng với thân phận của mình vào lúc đó.Không, không đúng, Yulia không thể trẻ thế này.

Có lẽ cô bé này cũng chỉ là hậu duệ của bà ấy.

Nhưng thật sự giống quá, làm mình cứ tưởng nhầm là Yulia.Sau khi sự mơ hồ trôi qua, Alisia lúc này cũng cảm nhận được sự không thích hợp từ Juliet.

Nghĩ ngợi qua một chút, cảm thấy chuyện này cũng không phải là một chuyện mình có thể để tâm đến, nên sau đó rất nhanh Alisia đã rất nhanh tiếp cận Juliet, mặc cho có vô số ánh mắt đang kinh hoàng, cùng sợ hãi quỳ rạp hết xuống ở xung quanh đang nhìn mình.Juliet cũng có ý định làm vậy giống với những vị khách trong quán, thế nhưng khi thấy Alisia đang bước về phía mình, cùng với việc nơi cô đang đứng cách Alisia một chiếc bàn, giờ cô quỳ xuống chả khác gì đang lẫn trốn, cùng với việc đi ra ngoài đó cũng đã muộn nên cô đã không còn đường nào khác chỉ có thể đứng trân ra đó khi Alisia bước đến trước mặt mình và dừng lại.- Thành thật nói cho ta biết.

Có phải từng có một Ma cà rồng đã đến và ở đây?Không có ý định vòng vo, Alisia đặt câu hỏi thì ngay lập tức thẳng vào điều mình muốn biết.Với một câu hỏi như vậy, Juliet suy nghĩ có muốn che giấu vì sự đặc biệt của Lilianna, nhưng cơ thể cô lại không thể làm gì khác ngoài việc gật đầu như mổ thóc một cách thành thật.- Đ-Đã đến đây...cô ấy...không không...người người ở đây nửa tháng thì rời đi.

Chuyện đó đến đây cũng đã được m-một tuần...rồi ạ.- ...

Ngươi có biết vẻ ngoài của cô ấy không?Do dự một chút, cũng như cảm thấy quá hồi hộp để xác nhận chuyện này, Alisia lại đặt câu hỏi.- Người...người...Juliet tỏ ra đầy sự miễn cưỡng.- Sao ngươi lại không nói?Cảm thấy kỳ lạ với chuyện này, Alisia biểu hiện ra một vẻ nôn nóng.Thế nhưng sức ép đó, giống như có thể hiểu Lilianna là người như thế nào vậy, với tư cách như một người bạn đã được công nhận bởi cô ấy, Juliet thay vì nói ra tay lại bấu chặt lấy mặt bàn mà quyết định sẽ không tiết lộ bất cứ điều gì thêm nữa.Lilianna, cô ấy nhất định sẽ không muốn vướng vào rắc rối với một sự tồn tại giống như công chúa Ma cà rồng vào lúc này.

Nên cho dù chết, mình nhất định cũng sẽ không tiết lộ về cô ấy ra!Nghĩ như vậy, Juliet đã lên một quyết định kể cả khi chết cũng sẽ không tiếp tục trả lời Alisia thêm nữa.Thấy được ánh mắt sợ sệt của Juliet thay đổi, cũng nhận ra được suy nghĩ của cô hiện giờ sau từng đó năm sống và gặp những kẻ cứng đầu.Alisia đã có chút khó chịu vì điều đó khi cô đang rất gấp rút tìm kiếm Hoàng tỷ của mình.

Thế nhưng như với bất cứ sinh vật nào khác, cô sẽ trực tiếp ra tay ép chúng khai ra những điều cần thiết.

Thì ngay vào lúc này, trước một gương mặt quá sức quen thuộc của một ngàn năm trước, Alisia đã cảm thấy thật sự do dự mà chỉ trừng mắt đối với đứa trẻ thú nhân dám hỗn xược với mình này.- Ta không biết vì sao ngươi lại cố chấp giữ bí mật về Ma cà rồng đó.

Nhưng ta thừa biết người đó chính là ai.

Có phải là một Ma cà rồng tóc trắng với với một vẻ ngoài không có bất cứ ai cưỡng lại được đúng chứ?- ...Juliet không hề nói ra bất cứ điều gì ra miệng, thế nhưng ánh mắt cùng hơi thở của cô bây giờ lại bán đứng cô hoàn toàn.

Và với giác quan của một Ma cà rồng, Alisia dễ dàng nhận ra được điều này mà kích động lên.Bước lùi về sau một bước, Alisia đã lao như bay lên trên tầng của căn nhà trọ.Kể cả khi Juliet có không nói hay không cho cô bất cứ manh mối nào đi chăng nữa, thì Alisia vẫn có đủ tự tin khi cô luôn cảm nhận được mùi vị của Hoàng tỷ mình đang ở nhà trọ này một cách rõ ràng, như thể đang ở đây vậy, hay đúng hơn là có thứ gì đang được bỏ lại nơi này lưu lại mùi hương nồng đậm đó.Cho nên, với sự hiếu kỳ của mình, cộng vào đó là sự tò mò, Alisia không thể nào bỏ qua cho thứ đó dễ dàng được mà vội vàng muốn đi xem.Thế nhưng khi cô theo mùi hương để lên trên tầng của căn nhà trọ, rồi đứng trước một căn phòng.

Lúc cô muốn mở cửa để vào trong.

Giây phút đó Alisia thế mà cảm thấy sức lực của mình lại không đủ để mở ra căn phòng nhìn bên ngoài giống như gỗ bình thường này.Cảm giác này...giống hệt như với căn phòng của chị ấy vậy...
 
Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng 2
Chương 109: Ở hiện tại, đứa trẻ kia nó đến rồi...nhanh hơn ta nghĩ


Trong sự hấp tấp của mình, không bao lâu sau khi thấy Alisia biến mất về tầng trên của nhà trọ, Juliet dù rất lo lắng nhưng cô vẫn bắt buộc phải chạy theo để xem tình hình.

Dù sao thì đó vẫn là nơi mà cô được một Ma cà rồng như Lilianna tặng.

Từ ngày hôm đó trở đi, cô đã trân quý căn phòng đó như là một báo vật vậy, hoặc cũng có thể là như vậy khi bất cứ thứ gì ở bên trong đều đã được Lilianna phủ lên một tầng máu của mình.

Bất kể là ai biết về Ma cà rồng dù chỉ một chút, cũng sẽ biết về những thứ như vũ khí máu do Ma cà rồng tạo ra có khả năng đặc biệt đến đâu.

Tuy nó không phải là thứ có thể bị vứt bỏ một cách dễ dàng bởi các Ma cà rồng, nhưng chỉ cần là thứ được tạo ra bởi máu Ma cà rồng, thì đó chắc chắn là một báo vật không thể nào nghi ngờ được.Huống chi Juliet gặp ở đây còn là một Ma cà rồng có khả năng biến máu của mình thành bất cứ thứ gì.

Nhưng thứ này có thể xem như không phải là vũ khí, nhưng độ hiếm có của nó, cùng sự trân quý chắc chắn là sẽ không thua kém với bất cứ món báo vật có gia trị cực cao nào khác.Khi Alisia đột nhiên lao lên đó, Juliet thật sự là rất sợ cô công chúa đại nhân này có thể sẽ phá tung cánh cửa để đi vào bên trong khi nó bị khoá nhưng.- ...Juliet đuổi lên thì cô đã bị bất ngờ khi Alisia chỉ đứng ở cửa, tay đặt lên tay nắm những lại không thể mở ra được.Nhận ra Juliet cũng đã đuổi đi lên.

Alisia có hơi do dự một chút, rồi đưa mắt qua cô gái thú nhân tộc Cữu Vĩ này.- Chìa khoá của căn phòng này đâu?Không có mấy cảm xúc trong lời nói, Alisia đặt câu hỏi gần như là ép buộc với Juliet.- Đây...đây là người ấy tặng cho tôi...Juliet run rẩy kiên định nói, như một đứa trẻ bị de doạ dành đi món đồ chơi của mình vậy, bởi vì cô biết mình hoàn toàn không có khả năng kháng cự với một Ma cà rồng tối cao như Alisia.

Nếu như nhất quyết chống trả, hậu quả cô nhận lại chỉ là cái chết với sức mạnh bị áp đảo.- ...

Ta sẽ không lấy đi bất cứ thứ gì.

Ta chỉ muốn xem thử những thứ bên trong, chỉ vậy thôi.Alisia hoà hoãn đi rất nhiều khi nghe Juliet nói đến việc được tặng.

Nếu như người đó thật sự là Hoàng tỷ của cô, có cho cô mười lá gan, cô cũng không dám làm ra một chuyện đối nghịch đến mức đó.

Lấy đi đồ mà chị cô tặng cho người ta trở thành vật trong túi của mình.

Mà ở trong các Ma cà rồng thì cũng chỉ có Melissa là làm như vậy, còn về Alisia từ trước đến nay hầu như cô chẳng cần bất cứ thứ gì cả vì trong mắt của cô chỉ cần là thứ cô muốn, ngay từ đầu cũng đã có đủ ở toà tháp Hồng Ngọc rồi.

Thói quen xấu đó, Alisia có muốn sinh ra cũng làm không được vì từ nhỏ đã được dạy dỗ rất kỹ.- ...Nghe Alisia nói thế kia.

Biết đối phương kể ra cũng là một Ma cà rồng, còn là đệ nhất công chúa, lời nói chắc chắn sẽ không phải là một trò đùa, Juliet trong lòng vẫn tỏ ra do dự không ít, nhưng không còn cách nào khác phải làm theo số mệnh của mình lấy chiếc chìa khoá căn phòng này từ trong nhẫn chứa đồ ra.

Run rẩy bước đến trước mặt Alisia, rồi đưa nó cho đối phương.Không nhanh không chậm Alisia nhận lấy nó.

Mặc dù vẻ ngoài Alisia rất bình tĩnh, nhưng nếu như có ai ở đây đủ can đảm để ý kỹ cô, sẽ thấy rằng Alisia đang run.

Cô run bởi vì sự hồi hộp của việc được chứng thực một chuyện đến mình cũng không dám tin.

Bởi vì đã chờ đợi quá lâu cả ngàn năm qua.Đút chiếc chìa khoá vào ổ, cô xoay nó rồi một tiếng cạch đã vang lên.Trong đôi mắt lo lắng của Juliet, Alisia đặt tay lên tay nắm cửa lần nữa.Không như trước đó dù có dùng lực cỡ nào thì thứ này cũng không nhích nhê, lần này nó được cô dễ dàng vặn ngang rồi mở cánh cửa ra.Khi cánh cửa vừa hé ra, Alisia ngay lập tức cảm nhận được mùi vị quen thuộc toả ra nồng nặc từ bên trong.Không giống với mùi vị khi di chuyển bên ngoài đều bị che giấu hoặc phai mờ theo thời gian.

Nơi này lại giữ trọn vẹn mùi hương đó, không một chút phai mờ, thậm chí với thời gian người sử dụng nơi này rời đi chưa lâu, thì mùi để lại gần như là hoàn toàn được lưu trữ toàn vẹn.Đợi đến khi Alisia mở hẳn cánh cửa ra, toàn bộ nội thất được phủ lên một lớp màu của máu mà Lilianna đã tạo ra để bảo vệ căn phòng này khỏi sự phá hoại cũng đã hiện ra.Nhìn toàn bộ chúng, Alisia trong lòng không thể nào không chắc chắn hơn được nữa.Cô thậm chí còn vui mừng đến suýt thì khóc, nhưng vẫn kiềm chế lại được chậm chạm bước vào bên trong.Vừa đi vừa nhìn một vòng, rồi bước đến trước chiếc giường của căn phòng nhỏ này.Cô đặt tay lên nó mà cảm nhận thấy sự quen thuộc mình đã gần như quên đi ngàn năm trước, khi còn ở chung được với Hoàng tỷ của mình.Ở toà tháp Hồng ngọc có một căn phòng luôn được khoá kín suốt một ngàn năm qua.

Đó là căn phòng của Hoàng tỷ của Alisia.

Từ khi cô ấy biến mất, thì nơi đó chưa bao giờ được mở ra bởi bất cứ ai, kể cả khi Viluna vì muốn tìm ra manh mối gì đó để cứu chị mình từ đó thì cô vẫn không làm nỗi được.Bởi vì khác với những nơi khác được tạo lên bởi vị Hoàng tỷ này đều bị chia nhỏ ra, máu của cô ấy ở căn phong đó gần như là làm bằng sự cô đặc lại, đậm đặc đến mức không thể bị phá hủy bằng bất cứ sức mạnh nào tồn tại trên thế giới hiện tại.Cho nên kể từ khi đó, vào lúc Hoàng tỷ của cô biến mất kéo theo thứ kia, Alisia chưa bao giờ còn có một lần có cơ hội được chứng kiến lại thứ chất liệu được dệt lên bởi máu này thêm một lần nào nữa.

Cảm giác quen thuộc, dễ chịu ấy, cô vẫn nhớ như in khi chạm vào nó lúc này.Rồi sau đó, cô đã chú ý đến thanh kiếm không có vỏ được đặt nằm trên giường.- A.Ngay khi Alisia đưa tay chạm vào nó, Juliet ở phía sau liền rên lên một tiếng, nhưng cũng không dám làm gì khi Alisia nhất nó lên.Kế đó không có bất cứ lời lẽ nào để nói, Alisia cứ như vậy đưa tay trái triệu hồi ra cây thương máu của mình, sau đó trước mắt Juliet làm một chuyện không ngờ đến khi dùng thanh kiếm kia và ngọn thương tạo bởi máu của mình tán mạnh vào nhau.Không có bất cứ âm thanh va chạm nào vang lên, chỉ nghe được một tiếng cắt ngọt qua, ngọn thương máu do Alisia dùng máu của mình tạo ra cứ như vậy bị cắt bay đi phần ngọn, còn thanh kiếm máu thì hoàn toàn không bị xước dù chỉ một chút.- ...Chứng kiến chuyện này, đến cả Alisia cũng cảm thấy bất ngờ.

Bởi vì trong tưởng tượng của cô, vũ khí do chị của cô, vị Hoàng tỷ kia cũng chỉ có thể gây vết tích lên cây thương của mình là cùng, nhiêu đó cũng đủ để chứng minh rằng đây là vũ khí do chị cô tạo ra.

Nhưng việc có thể cắt phăng vũ khí của cô nhẹ nhàng như thế này, là điều Alisia không thể ngờ tới.Dường như, đúng hơn thì, cô có cảm giác sự trở lại lần này của Hoàng tỷ của cô có gì rất kỳ lạ.

Nhưng dù vậy, Alisia có suy nghĩ như thế nào thì cô cũng không biết sự kỳ lạ đó ở đâu, trừ việc có cảm giác Hoàng tỷ của mình dường như đã trở nên mạnh hơn, còn trên cả người mà cô biết một ngàn năm trước nữa.Hoàng tỷ...rốt cuộc thì chị có bí mật gì.

Em không tin một người như chị sẽ phải làm đến mức đó chỉ đề chiến thắng thứ kia.

Rốt cuộc thì chị đã làm nó vì điều gì chứ, để có thêm sức mạnh, nó trông không giống chị một chút nào cả Hoàng tỷ à.

Với lại, tại sao chị lại không trở về với chúng em mà biến mất đi như vậy.

Rốt cuộc là vì sao...Chìm vào trong suy nghĩ của mình một hồi lâu mà không thể tìm ra được câu trả lời hợp lý, Alisia sau đó chỉ có thể đặt cây kiếm về lại vị trí ban đầu trong thở ra nhẹ nhóm của Juliet khi nó không bị lấy đi như cô đã tưởng trước đó, khi thấy vũ khí do vị công chúa này tạo ra không ngờ lại dễ dàng bị món vũ khí hời hợt do Lilianna tạo ra tặng mình phá hủy đến như vậy.Vậy thì...Ực...rốt cuộc là Lilianna mạnh đến mức độ nào chứ?

Nuốt một ngụm nước bọt, đến cả Juliet bây giờ cũng cảm nhận được ra điều gì đó không đúng ở Ma cà rồng mình được phép cho làm bạn này.Cũng như, cô giờ cũng đã nhìn ra ánh mắt nhớ nhung của Alisia hiện tại khi đưa mắt nhìn chiếc giường và mọi thứ trang trí xung quanh.- T-Thật mạo phạm nhưng thưa công chúa Ma cà rồng đại nhân tôn kính.

Người thật sự biết vị Ma cà rồng ấy sao?- ...Biết?

Hahaha...Alisia đáp lại lời của Juliet như cảm nhận nó giống một sự trêu chọc vậy.

Cô đã cười, nhưng đôi mắt giờ lại trang đầy những giọt nước mắt khi chúng bắt đầu chảy xuống.- Đó là Hoàng tỷ của ta.

Ta đã chờ đợi ngày này thật sự rất lâu rồi ngươi có biết không?

- Hoàng tỷ...ý ngài là N-Nữ hoàng?

Nhưng...- Đó không phải chị ấy.

Alisia dường như vẫn còn ghi hận chuyện trước đó, nên đã thể hiện ra một chút sự tức giận của mình.- Ta chắc chắn sẽ không bao giờ muốn quan tâm đến người chị vô tâm đấy.

Nói dứt lời thì Alisia đã vệt đi những giọt nước mắt trên gương mặt của, vứt đi cái cán thương trong tay mình rồi bước đến cửa ra vào, rồi dùng một tốc độ cực nhanh đến mức thường cũng khó thay được để lao ra khỏi quán trọ rồi hoá thành một ngọn lửa bay vút lên bầu trời.Kể cả khi không cần hỏi Juliet về chuyện chị mình sẽ đi đâu khi rời khỏi nơi này đi chăng nữa, thì từ khi cô tiến vào thành phố này mọi giấu hiệu được lưu lại khắp nơi là thứ thấy được quá rõ ràng trong mắt Alisia.Dựa vào nó, Alisia thậm chí còn không mất quá lâu thời gian liền biết chị của mình đang hướng về phía Bắc mà đuổi theo.Dọc con đường này, Alisia có thể tìm ra rất nhiều giấu vết, từ những nơi Lilianna dựng nhà, cho đến cuộc chiến trước đó với con Drgam.Nhưng càng tìm ra được nhiều thứ, Alisia lại càng bất chợt nhận ra nhiều điều hơn, khi chị của mình không ngờ lại đang di chuyển với một người khác nữa.Mà theo mùi hương còn để lại trong không khí, Alisia có thể xác định đó là một cô gái, một người dường như đã ở bên chị cô rất gần, gần đến mức Alisia cũng cảm thấy kỳ lạ khi người như chị cô khi nào lại để cho ai đến đến người mình như vậy, trừ cô và chị cô là Viluna ra.Rồi theo con đường này, với tốc độ bay của mình không bao lâu, với quãng đường người bình thường có thể mất ba đến bốn ngày đi ngựa, Alisia chỉ mất vài tiếng là bay đến gần một toà thành trông khá phồn thịnh, trừ việc nó trong mắt Alisia chỉ giống như một vùng đất lạc hậu của con người mà thôi.Lúc cô định sẽ bay vào nơi đó để tìm kiếm tiếp thì đột nhiên, trước mắt của cô có một thứ gì đó bay vụt qua với một tốc độ không ngờ.Nó rất nhanh, nhưng dù vậy với đôi mắt của mình Alisia vẫn kịp nhìn thấy một đôi cánh trắng rộng lớn quen thuộc từ đó.- !!!???Trông sự khó tin của mình, kế đó Alisia đột nhiên lại nghe thấy một tiếng thét.- Aaaaaaaaaa!!!Nó kéo theo sau thứ vừa bay vụt qua cô kia.

Dường như là tốc độ quá nhanh, nên khi âm thanh còn chưa kịp phát ra thì thứ đó đã quay qua người cô mất rồi.Không dám tin vào những gì mình vừa thấy cùng với tiếng thét sợ hãi đến cùng cực kia.Alisia đã vội vàng quay người lại và thấy được một cảnh tượng vừa hồi niệm vừa xa lạ kia.Ầm!!!Trong đôi cánh dơi tạo ra từ ma năng của mình, thứ kia sau khi bay qua Alisia không bao lâu thì đã đâm xầm vào mặt đất cách một nơi rất xa, nhưng đủ gần để đôi mắt của cô có thể nhìn tới được.Trước khi va vào mặt đất, thứ đó đã hoà thành một quả cầu màu đỏ, và phải dội đi rất xa trên mặt đất từ nơi lao xuống và phá hủy đi mọi thứ trên đường văng của mình thì mới dừng lại.Giây phút sau đó, khi quả cầu được thu lại để lộ ra hai bóng người.

Một người trong số họ đã phải vội ôm lấy miệng của mình, chạy đến một gốc cây mà nôn ra.- Cái quái gì vậy Lilianna!

Không phải lúc cất cách cô đã làm rất tốt hay sao!?- ...

Cô không thể trách tôi được Chise, tôi cũng nói với cô rồi.

Đây là kỹ năng không phải tôi có thể khống chế được.

Mặc dù là đã dùng sức rất chậm rồi, nhưng nó vẫn thế đấy.- Oẹ...tôi chết mất.

Oẹ...không thể được...oẹ...

===1200 năm :v.

Tác giả nhớ thành 6 ngàn năm mới chết!!!Ơ khoan, ta nhận ra từ giai đoạn này, ta thật sự viết chỉ dựa theo cốt truyện gốc...
 
Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng 2
Chương 110: Ở hiện tại, ta muốn người khác đau đớn


Trong khi Chise còn đang nôn ói vì đã yêu cầu một điều vô lý với Lilianna như muốn được thử cảm giác bay giống những Ma cà rồng khác.Lilianna bây giờ chỉ có thể đứng ở gần đó mà thở dài ra, sau khi thu lại chiếc áo choàng vừa hoá thành một quả cầu an toàn để bảo vệ cả hai, hay đúng chính là Chise khỏi sự va chạm chẳng khác gì thiên thạch trước đó.Lilianna là Ma cà rồng thì theo lẽ dĩ nhiên cô có sở hữu kỹ năng đó.

Thế nhưng, Chise lại không hề biết rằng đến Lilianna cũng không thể nào sử dụng kỹ năng này kể từ khi bắt đầu chuyển sinh đến thế giới này tới nay.Lilianna ban đầu cũng đã cố giải thích cho Chise về điều đó, nhưng vì thấy cô gái này thật sự đang rất muốn thử điều đó mà năng nỉ mình.

Vì vậy, dù đã cảnh báo cho Chise biết là mình không thể bay bằng đôi cánh của mình, Lilianna vẫn phải tự miễn cưỡng chính mình cố điều khiển kỹ năng.

Nhưng tất nhiên rồi, nếu như cô có thể điều khiển được nó thì chuyện như hiện tại đã không diễn ra.

Lilianna đã rất cố gắng trong việc cất cánh, tất nhiên là cô đã cố gắng bay lên trời một cách từ tốn bằng tốc độ cao, trước khi đổi hướng và làm một pha bùng nổ trong không trung, vượt qua hàng chục lần tốc độ âm thanh rồi mất khống chế lao thẳng xuống vùng đất này.Đây không phải là thứ tốc độ mà cả một Ma cà rồng mạnh như Lilianna có thể khống chế.

Đúng hơn thì, đây là hậu quả từ việc kỹ năng quá mạnh gây ra cả.

Lilianna cũng đã cảm nhận thấy được điều đó ngay từ lần bay thử lần đầu tiên.

Đến mức, cô cũng chỉ dám dùng nó hai lần duy nhất, chính là khi vừa thử kỹ năng này khi mới chuyển sinh, một lần chính là lúc quyết định xử lý con Drgam vì dám tấn công bất ngờ giấc ngủ của mình và Chise.Trừ hai lần đó ra, cô có cảm giác mình sẽ không thể sử dụng nó theo một cách bình thường như các Ma cà rồng khác được, chỉ là để bay trên bầu trời.

Vì theo trước mắt mà nói đến, rõ ràng đó không phải là cách di chuyển tốt khi cô có thể bất cứ lúc nào mất khống chế mà đâm xuống đâu đó giống thế này.- Thật không thể tin được...cô là Ma cà rồng kia mà oẹ...Vừa dứt lời, Chise lại không nhịn được nôn ra thêm một bãi nữa.Nhìn thay cảnh này, Lilianna cũng không biết nên nói gì, nhưng vào lúc đó, cô lại cảm nhận được một sự hiện diện của ai đó, dường như đã bị bỏ qua trước đó.Tuy không phải đến mức thấy rõ đối phương là ai với tốc độ mà cô cũng không dễ nhìn được tình huống xung quanh, nhưng trước đó Lilianna rõ ràng đã cảm nhận được một sự tồn tại của một sinh vật nào đó, đúng hơn là ai đó giống như mình, một Ma cà rồng với mức độ ma năng vô cùng khủng khiếp tồn tại trong cơ thể.So với bản thân, Lilianna thừa biết người đó chắc chắn sẽ không sánh bằng mình.

Thế nhưng từ cảm giác đến mà nói, Lilianna có thể cảm nhận được rõ ràng đây là một mức độ ma năng cao nhất cô từng nhìn thấy được từ trước đến nay.

Đồng thời, cũng cảm giác được người này chắc chắn sẽ rất rắc rối nếu như phát hiện ra mình.Dù vậy, từ những gì diễn ra trước đó, Lilianna cũng thừa biết đối phương cũng đã nhận ra được mình.

Như là truyền thuyết lẫn thông tin về Ma cà rồng thế giới này, Lilianna đã thừa biết nó thông qua kiến thức lấy được Chise.

Cô cảm thấy việc mình sẽ bị đối phương chạy đến kiếm chuyện là không thể tránh khỏi.Giây phút cô nhận ra điều đó và chuẩn bị tinh thần.

Thì đúng như những gì cô cảm giác, Ma cà rồng đó đã đuổi theo cô bay đến đây.Với mái tóc rực lửa của mình, cùng cách di chuyển mang theo những ngọn lửa quanh người khi bay, Alisia rất dễ nhận ra khi dừng lại trên bầu trời hiện tại khi nhìn xuống, để chăm chú vào người mặt một chiếc áo choàng đỏ trùm kín người bên dưới.Giây phút đó, trong lòng của Alisia thậm chẳng biết rốt cuộc có bao nhiêu cảm xúc.Giống như một đứa trẻ đã lâu rồi chưa gặp lại mẹ của mình vậy, Alisia thể hiện ra một bộ dạng rất lo lắng nhìn lấy bóng dáng kia, khi có cảm giác như nó chỉ là một giấc mơ.Với cảm xúc như vậy trong lòng, Alisia theo bầu trời đã dần chậm chạp hạ xuống mặt đất đứng đối diện với người đó, hay chính là Lilianna, người bây giờ đang có cảm giác kỳ lạ khi bị Alisia nhìn bằng đôi mắt như thế kia.Dù không rõ là chuyện gì, nhưng Lilianna vẫn tỏ ra hết sức đề phòng với nó, cho tới khi.- Lilianna, cô đốt lửa à?

Nó nóng đấy...Chise sau khi nôn xong nốt những gì trong bụng ra, bởi vì sức nóng toả ra Alisia đã phải quay lại vì sự hiểu lầm của mình, cho đến khi thấy được một sự hiện diện không ngờ đang ở đây, thì phải vội vàng im bặt đi mà biểu hiện ra vẻ nghiêm trọng.Cái ánh mắt đó...quả nhiên...Nhìn vào đôi mắt đang thể hiện ra sự lo lắng xen lẫn nhớ nhung kia của Alisia, như là một người biết thừa từ những gì mình suy đoán về Lilianna, Chise bây giờ đã có thể gần như khẳng định chuyện đó, đồng thời cũng giống như Alisia cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng, vì nếu như Lilianna nhận định cô công chúa Ma cà rồng này là em mình thì có phải sẽ bỏ cô đi hay là không.- Cô là công chúa Ma cà rồng?

Alisia Clear?Biết Chise không có thiện cảm với Ma cà rồng, thấy vẻ mặt cô ấy biểu hiện ra vẻ lo lắng vào lúc này và hiểu nhầm nó là cô đang cảm thấy sợ hãi với sự xuất hiện của Alisia, Lilianna đã nhanh chóng đặt một câu hỏi với sự xuất hiện của Alisia để bắt đầu một cuộc trò chuyện, hay đúng hơn với cô sẽ dự định làm một cuộc thương lượng nếu được, trước khi nó diễn biến trở thành một chuyện tệ hơn là một cuộc chiến.- ...

Khi giọng nói quen thuộc đó cất lên, cơ thể Alisia đã run nhẹ lên một cái khi nghe lại nó sau một ngàn năm dài đẳng chờ đợi.Trong thoáng chóc, cô thậm chí còn có cảm giác mình gần như mất đi khả năng nói chuyện, mà mếu máo như một đứa trẻ lặng lẽ, với nước mắt trên mặt bước đến nơi người vừa phát ra giọng nói quen thuộc đó.- ...Tự nhiên thấy được Alisia đã giống một đứa trẻ, giờ lại còn biểu hiện ra bộ dạng giống hơn, khi đang cố gắng làm nũng đi về phía mình.

Dù rõ là không biết chuyện gì diễn ra, cũng có cảm giác đề phòng, nhưng không hiểu vì sao đó cô lại chững người lại ngay tại chỗ, mặc cho Alisia bước đến chỗ mình rồi ôm lấy cô.- Hoàng tỷ.

Em...em rất nhớ chị...Alisia thì thào nất lên nói.

Và với một người không thiếu kiến thức về tâm lý học như Lilianna, cô thừa biết đó không thể nào là một trò đùa được.

Cô gái này, hay Alisia đang thật sự dùng toàn bộ cảm xúc của mình để nói ra những lời đó với cô.- ...Hoàng tỷ?Như thể vừa nghe được một chuyện gì đó không thể tin được vậy, Lilianna đã cảm giác có chút khó hiểu trong lòng, rồi vội vàng dùng tay đẩy mạnh cô bé đang khóc lóc trong lòng của mình ra.Sẵn đó, cô cũng bước lùi vài bước như để đề phòng đối phương vì vừa bị làm cho bối rối và khó hiểu.---Đứng máy...tiếp tục sủi...
 
Tái Sinh Thành Một Cô Gái Ma Cà Rồng 2
Chương 110.5 Test công hiệu của thuốc...


Trãi qua một đêm.

Từ trong giấc ngủ của mình, Lilianna tỉnh dậy.- ...Đã từ lâu lắm rồi, cô mới cảm thấy mơ màn với mọi thứ như lúc này.

Đánh mắt nhìn căn phòng xung quanh, cô đưa tay lên vịnh cái đầu vẫn còn hơi ê ẩm của mình, rồi mới quay người để ý lấy Chise đang ngồi ngủ ở phía xa.Dường như cũng cảm nhận được việc Lilianna đã tỉnh.

Chise ở nơi đó cũng từ từ tỉnh lại sau một giấc ngủ ngắn từ đêm qua, vì có một người đã luôn ghim, à không, phải là nói là Ma cà rồng chứ, sinh vật tối thượng ở thế giới này ghim cô chầm chầm.Lilianna thì không nói.

Trước mắt cô, cô ấy luôn tỏ ra mình vô hại và thân thiện.

Nhưng cô gái Ma cà rồng kia thì khác.

Chise biết rõ đối phương là ai từ ngoại hình, nên cũng cảm thấy áp lực phần nào.

Đồng thời cả việc sợ hãi nữa.

Đại loại như, Lilianna, một sinh vật vô hại và một cô Công chúa Ma cà rồng sát phạt từ quá khứ đến nay, luôn được lưu trong sử sách một cách rõ ràng là khác biệt rất lớn.Kiểu như đôi mắt luôn muốn ăn tươi nuốt sống cô kia, nhưng lại luôn tỏ vẻ kiềm chế khi biết Lilianna luôn để tâm đến.Chise luôn có cảm giác từ tối giờ.

Nếu không phải là bởi vì thấy đối phương vẫn chưa tỏ ra biểu hiện gì ra tay.

Cô chắc chắn là không thể chợp mắt nỗi một chút nào đến bây giờ, khi Lilianna từ trong giấc ngủ từ tối hôm qua tỉnh dậy.- Lilianna...Dụi lấy mắt của mình một cách ảm đạm, Chise nhìn lấy Lilianna vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ, đẹp đến một cách lộng lẫy mà gọi tên.

- ...Lilianna không đáp lại cô ngay, mà tỏ ra vẻ im lặng, đại khái là cô ấy đang thấy khó hiểu trong lòng.

Vì cô rõ ràng không nhớ nỗi, chuyện gì đã diễn ra đêm qua.

Khi trong đầu cô, quãng ký ức trước đó.

Đúng hơn thì giây phút cô mang Chise ra ngoài để bay như ý muốn của cô ấy thì từ đó cũng không còn hình ảnh nào nữa.

Cứ như là cô chưa hề trãi qua chuyện đó vậy, rồi khi tỉnh lại thì đã thấy mình ở đây, trên cái giường này, dường như là đang ngủ, nhưng đầu thì lại ê ẩm cứ như là vừa trãi qua chuyện gì đó.- Chise, có phải đêm qua chúng ta vừa ra ngoài?Không chần chừ nhiều với điều kỳ lạ này, Lilianna liền đặt câu hỏi.Giây phút đó, bên phía Chise nghe được cũng tỏ ra có hơi lúng túng, bởi vì cô biết bây giờ mình trả lời như nào cũng sẽ có một người đang khó chịu với mình.Không trả lời Lilianna ngay lập tức, Chise đã đánh ánh mắt về phía nơi cửa sổ.

Nơi mà một người đang tỏ ra hết sức tội nghiệp, dùng đôi mắt đỏ của mình len lén nhìn cả hai, bởi sự ghẻ lạnh đêm qua.Trở lại đêm hôm qua.Ngay khi Lilianna cảm thấy đau đầu và đẩy Alisia ra.Đó cũng là giây phút mà cô bùng nổ sức mạnh của mình giống như đang phản kháng lấy cái gì đó bên trong cơ thể.Alisia không biết nên cứ áp sát lại gần, kết quả là không chỉ dính mỗi uy áp bị Lilianna vô thức toả ra, mà còn ăn luôn cả một cú đấm cứ như là chẳng có chút thương sót hay mối quan hệ nào như Alisia đã tưởng.Alisia bị quật bay đi, ở phía Chise ngờ ngợ đoán được mối quan hệ giữa cả hai cũng bị sốc.Chưa hiểu cái gì thì Lilianna cứ như là bỏ trốn, mang cô bay bằng ma thuật với tốc độ cao trở về đây.

Lilianna không dùng cánh, cô dùng ma thuật và đó là một loại ma thuật không gian giúp Lilianna lướt trên không trung, đến cả Chise cũng chưa nghe nói tới bao giờ.Cứ như vậy, cả hai đã trở về lại học viện, về phòng của mình.Lilianna đau đớn quẳng quại một hồi thì giống như trước vậy, thẩn ra rồi như một cái máy được lập trình sẵn, trở về giường và thiếp đi.Chise nhìn thấy cảnh đó cũng bị làm cho bối rối.

Trằng trọc cả đêm không nghĩ ra được nguyên do, cũng chả hiểu vì sao đến cả em gái của mình, Lilianna vẫn ra tay nặng như vậy, cô mới thiếp đi khi bản thân đủ mệt.Bên ngoài cửa thì sau khi đuổi theo Lilianna đến đây, tuy không chứng kiến được việc chị mình tỏ ra quặng quại vì cơn đau.

Nhưng từ ánh mắt, lẫn áp lực Lilianna vẫn vô thức bung ra xung quanh, Alisia đã cảm thấy sợ hãi, đúng hơn thì, cô không hiểu nỗi vì sao hoàng tỷ mình từng biết lại như vậy, cho nên cô không dám mạo phạm.

Đã hơn một ngàn hai trăm năm rồi.

Sự nhớ nhung của cô gần như đủ khiến cho làm ra những gì điên cuồng hơn khi thấy được hoàng tỷ của mình.

Nhưng đứng trước sự tức giận của đối phương.

Như một đứa trẻ của năm ấy, cô vẫn chỉ là một đứa em gái nhỏ đứng lo lắng sợ hãi khi thấy chị mình nổi nóng.

Tất nhiên, trong quá khứ Lilianna chưa bao giờ nổi nóng với cô hay Viluna, lần này là đặc biệt, đồng thời cũng không rõ chị mình biết mất hơn cả ngàn năm là vì chuyện gì, nên giờ cô mới trông lo lắng đến nhường này.

Kết quả thì Lilianna vẫn là Lilianna, người chị cô kính trọng nhất, bất kể đối phương có quyết định cái gì, nếu cô không muốn nghe theo, đó chỉ là biểu hiện của một đứa em gái hư mà cô luôn biết là mình không thể trở thành trước mặt người chị này.

Và đó, cũng là điều khiến cho cô phải ngoan ngoãn như hiện tại, không dám xông vô phòng của Lilianna, mà chỉ dám ngó từ ngoài cửa sổ vào.- ...Dường như cũng cảm nhận được ánh mắt đang gắt gao nhìn mình với vẻ rơm rớm kia, Lilianna hỏi Chise không trả lời, còn nhìn về phía đó, thì cô cũng vô thức mà nhìn theo.Khi đôi mắt cả hai nhìn nhau, giống như một đứa trẻ bị trách phạt vậy, Alisia liền vội núp đi.

Nhưng chỉ là, cô không hoàn toàn biến mất khỏi tầm nhìn của Lilianna.

Đúng hơn thì lượng ma năng lớn trong cơ thể của cô cũng sẽ không thêt thoát khỏi đôi mắt Ma cà rồng của Lilianna được, dù có bị che chắn bởi thứ gì.

Nhưng, nhưng theo góc nhìn bình thường, phần đỉnh đầu với tóc đỏ như ngọn lửa của Alisia thì vẫn còn ở đó.

Giống như cô chỉ muốn nép đi, nhưng cũng lại không muốn khiến cho sự hiện diện của mình biến mất vậy.- ...Ma cà rồng ư?

Với mức ma năng kia và cảm giác quen thuộc tỏ ra từ đối phương, Lilianna giờ bình tĩnh hơn đêm qua, không, đúng hơn thì cô đã quên hết mọi thứ, nên giờ chuyện này đối với cô ngược lại chỉ là một sự việc cần nên suy ngẫm khi nhận ra đối phương là thứ gì mà thôi.Xem ra mình là bị phát hiện?Lilianna suy nghĩ mà cảm thấy kỳ lạ.Phát hiện nhưng tại sao...Cô lục lọi ký ức của mình vẫn không nhớ nỗi chuyện gì đêm qua, dẫu cho có nghi ngờ việc này là do cô gái Ma cà rồng đang núp bên ngoài cửa kia đi nữa.Im lặng một hồi đủ lâu, thì Lilianna lúc này mới quay người lại về phía Chise.- Cô ta là ai?- ...Là ai?

Chise có chút khó để nói chứ đừng bảo là giải thích.Là ai?- Hức...Mà ở bên ngoài cửa kia, khi nghe Lilianna hỏi câu hỏi kia, cũng mặc định đó chắc chắn là chị mình từ ma năng lẫn mùi hương quen thuộc, Alisia lại gần như trở thành một đứa trẻ của ngàn năm trước mà sắp khóc.Chị ấy thậm chí còn không nhận ra mình.

Hoàng tỷ, sao chị không nhớ ra em chứ.

Em đây mà Alisia nhỏ bé của chị đây mà.

Không phải chị nói chúng ta là một gia đình ư.

Sao chị lại xa cách với mình vào lúc này, tại sao chứ...không được, mình phải hỏi cho ra lẽ...Alisia ngẩng đầu lên, với vẻ đầy kiên quyết dù mắt đã đầy nước mắt.

Thế nhưng, giây phút cô ngẩng đầu lên khỏi cửa sổ nhìn vào trong nhà và thấy được vẻ bình thản của Lilianna, một lần nữa sự sợ hãi lại bùng lên trong lòng cô lấn áp đi sự cam đảm trước đó, khiến cho cô phải núp xuống lại.Không được...không được...mình không muốn bị chị ấy đối xử thế kia.

Không được, không được...c-chắc chị ấy chỉ hơi quên một chút, nhất định, nhất định chị ấy sẽ nhớ ra mình mà...m-mình là em gái của chị ấy...cô gái kia đáng chết, nhất định cô ta đã làm gì hoàng tỷ của mình...nếu nếu như...Alisia nghĩ đến việc sẽ ra tay với Chise nếu có cơ hội, chỉ là cô không rõ, cơ hội đó khi nào sẽ tới thôi, vì đối với hoàng tỷ mà cô biết, như là một người thân với chị ấy, Alisia có muốn bất kính với đối phương như nào cũng không được, nếu không sẽ bị phạt theo cách ghẻ lạnh thì rất là mất mát với một đứa em rất yêu chị mình như cô.Vậy nên là sau đấy, Alisia rất cay đắng cũng chỉ có thể núp ở ngoài cửa sổ như thế kia.Mà bên trong phòng, Chise chỉ có thể khó khăn mà giải thích.- Cô ấy hình như là Công chúa Ma cà rồng, Alisia.

Nếu như dựa theo những gì tôi biết là đúng.Công chúa...Lilianna suy ngẫm, rồi dựa theo ký ức trong đầu của mình, cũng là có được từ Chise để tra lại một lần.

Và quả nhiên như Chise nói, mọi thứ của cô gái Ma cà rồng này, từ bộ dạng đến mái tóc đặc trưng kia đều trông rất giống.- Cô ta đến tìm tôi sao?- Ừm.

Đúng vậy...Khẳng định?

Vậy thật sự là việc mình không có ký ức đêm qua là vì cô gái này mà ra?

Đánh nhau ư?

Không, nhìn không giống vậy.

Đôi mắt của cô ta, trông như là đang sợ mình...hay là đánh nhau thật?

Mình thắng ư?

Vậy thì nó mới...chỉ là...vì sao mình lại có cảm giác tội lỗi khi nghĩ đến nó nhỉ?

Lilianna không biểu cảm gì trên mặt, nhưng lòng cô lúc này thì lại cảm nhận thấy một cảm xúc hết sức kỳ lạ đối với đối phương.- Vậy đêm qua...có phải là tôi và cô ta...- ...Chise đánh mắt đi nơi khác trước câu hỏi ngập ngừng của Lilianna, khi đến cả cô cũng không rõ nên giải thích thế nào và cũng sợ, cô ấy sẽ lại như đêm qua thêm lần nữa.- Có việc gì ư?Nhìn biểu cảm của Chise, Lilianna nội tâm cũng cảm thấy rõ ràng đối phương đang nghĩ gì, đúng hơn thì cô đang bị né tránh.- Lilianna...tôi...không rõ nên nói với cô như nào nữa...Chise quay mặt lại nhìn Lilianna, nói một cách khó nhọc.- Sao thế?Vẫn là giọng lạnh lùng, Lilianna hỏi.- ...Chise hít vào một hơi từ miêng, muốn nói nhưng lại đưa mắt cúi xuống rồi lắc đầu.Nếu mình nói ra, không phải cô ấy sẽ thành như trước sao?

Nếu vậy thì có chuyên gì xảy ra không.

Không không, mình không biết, và tốt nhất không nên làm gì tốt hơn...nếu bây giờ...Trong suy nghĩ của mình, Chise đưa mắt sang cô Công chúa Ma cà rồng vẫn còn lộ ra cái đỉnh đầu của mình bên ngoài cửa.Mọi thứ rõ ràng thật rắc rối.

Lilianna sẽ chịu đã kích mất.

Dù mình không biết chuyện gì diễn ra.

Nhưng mình phải nói thế nào chứ.

Còn vị Công chúa kia...mắc gì cô phải núp như vậy!Chise thở dài ra một cái trong lòng.Lúc đó, như thể hiểu ý của Chise vậy, đúng hơn thì chắc chắn là đã hiểu nhầm.

Lần đầu tiên Lilianna hiểu nhầm ý của ai đó dù cô rất giỏi tâm lý của một con người.Đôi mắt cô nhìn theo Chise ra phía ngoài cửa sổ.- Cô vào đây đi.Lời Lilianna vừa cất lên, Chise và cả Alisia đều như nhau, mở lớn mắt kinh ngạc khi không ngờ cô ấy cứ như vậy mà nói ra, điều chắc chắn sẽ không dễ làm được ngay lúc này trong đầu cả hai.Vui mừng quá dỗi, Alisia bên ngoài cửa sổ ngay lập tức ngóc đầu dậy khỏi cửa sổ, sau đó ấm ức nhìn Lilianna thêm ít lâu, trước khi hoá thành một ngọn lửa đi vào căn phòng thông qua cái khe cửa sổ mà không cần phải mở nó ra.

Đơn giản mà nói, cái cửa đó đã bị khoá trong, nếu như Alisia không làm vậy, cô cũng không thể vào được nếu không phá hủy nó.

Nhưng phá hủy nơi mà chị cô đang ở ư?

Alisia có kinh nghiệm trong chuyện này, cô chắc chắn là không muốn trở về thời gian mình vẫn còn nghịch ngợm đó, khi đâm bay một cái cửa kính ở toà tháp Hồng Ngọc để ôm chị mình.

Kết quả ư, cô đã bị hoàng tỷ của mình đưa một tay ngăn cái đầu lại và lạnh lùng đối xử cho một trận, không chỉ thế còn bắt phải sửa lại cái cửa kính đó bằng chính tay mình, nếu không sửa xong sẽ không cho đến gần nữa chứ.

Alisia vẫn còn nhớ như in cái khoảng thời gian đau khổ đó, cho nên cô chưa bao giờ dám thử thách sự ưu ái của chị mình dành cho mình thêm lần nào nữa, vì nếu không, cô thừa biết người chị nghiêm khắc này của mình sẽ đưa ra những luật đau khổ gì với cô.Tất nhiên...hình như là nó cũng chỉ là đối với cô, và nhắm vào cô mà thôi.

Vì ai bảo, cô lại quá yêu chị mình làm gì.

Nên chỉ cần là hình phạt không cho đến gần, cũng đã khiến cho cô cảm thấy bị tủi thân đến muốn chết đi sống lại rồi, chứ đừng nói gì đến mấy hình phạt nghe còn đau đớn hơn, như bị cấm nhìn mặt, thậm chí là đuổi ra khỏi toà tháp.

Alisia đúng hơn thì...với mấy cái hình phạt này, cô chỉ nghe mà thôi.

Vì có bao giờ đủ cam đảm để khiến nó diễn ra đâu cơ chứ!- H-Hoàng tỷ...Như một đứa trẻ phạm sai lầm vậy.

Bước vào trong căn phòng, Alisia cũng không dám tươm tướp tươm tướp giống đêm qua, mà giờ đây cô chỉ có thể dám đứng khép nép trước giường của Lilianna một khoảng cách.Hoàng tỷ?- Cô gọi tôi?- ...Quả thực chị ấy không nhớ sao?Alisia tỏ ra hết sức đau đớn nhìn lên chị mình một cái, rồi cắn lấy môi cúi xuống trong sự bất lực mà gật đầu.

Cô không dám kích động chị mình như đêm qua.

Đúng hơn thì, Alisia không hiểu đó là nguyên nhân gì.

Nhưng cú đấm đêm qua là rất thật, Alisia thừa biết bây giờ không phải là lúc kích động chị mình, người giờ đã không còn ký ức gì về cô sau từng đó năm biến mất, trừ khi còn muốn bị đối xử như vậy một cách tương tự.- Tôi nghĩ cô nhận lầm người.- Không...hoàng tỷ...Bị từ chối, Alisia ngẩng đầu lên một phản bác.

Nhưng khi nhìn thấy gương mặt lạnh lùng, khác xa những gì cô từng biết kia, thì đã hiểu lầm mà ngầm ngùi dừng lại.- ...E-Em hiểu rồi.Alisia lại cúi đầu thêm lần nữa.

Như thể một đứa em ngoan hiểu ý chị mình vậy, Alisia tỏ ra không phản đối với những gì nghe được từ Lilianna.Chise ngồi bên kia thì cũng cảm thấy câm nính.

Rõ ràng cô biết hết mọi chuyện nhưng, nhưng giờ muốn xía vào, Chise tự nhiên cảm nhận được một con người như cô là không xứng.Không biết sao.

Nhưng mình có cảm giác như Lilianna chưa bao giờ muốn nhớ lại quá khứ của mình.

Là cô ấy ngăn cản nó?Từ những gì Chise chứng kiến trước kia, nó đủ cho cô đưa ra một kết luận trong mơ hồ.Mà...có lẽ mình không nên nghĩ đến nó sẽ tốt hơn.

Mình thì có gì để quyết định việc Lilianna muốn chứ.

Chả có gì hết...Chise tự nghĩ, rồi cũng tự vì nó mà làm cho ủ dột đi vì rốt cuộc cô và Lilianna cùng lắm chỉ là bạn...còn...đòi hỏi gì hơn thế??- Tôi không biết vì sao cô lại hiểu lầm nhưng...tôi nghĩ là chúng ta không có gì để nói đến chuyện đó cả.

Tôi không phải chị cô, mặc cho ngoại hình có phần giống đi nữa.- ...- Cô...sao thế?- ...Alisia giờ coi như lại sắp khóc thêm lần nữa bởi những lời nói lạnh lùng vô tâm kia rồi.- Em...em hiểu ạ.- ...Nghe câu trả lời từ đối phương như bị ép buộc, Lilianna trong phút chóc đã cảm nhận được mình giống như một kẻ xấu đang bắt nạt một đứa trẻ vậy.Nó...đại khái khiến cho cô cảm giác khá khó xử và cũng không rõ nên nói gì tiếp theo nữa.Không khí trong căn phòng sau đó cũng vì vậy mà trở nên ngột ngạt và áp lực.- Đây là lần đầu tôi gặp được một Mà cà rồng giống mình.Để xua đuổi cảm giác đang bủa vây mình, Lilianna cất giọng nói bằng cách bắt chuyện với đối phương một cách hoà nhã.- Rất vui được gặp cô Công chúa Ma cà rồng Alisia Clean đúng chứ?(Clear hay Clean nhỉ?

Tác giả quên cái họ rồi...

Ý là cái họ gốc kìa....aaaaa!!)- V-Vâng ạ...- Tên của tôi là Lilianna, Lilianna Vamilla...cô không cần phải lễ phép với tôi đến như vậy.

Nếu so với cô, tôi có khi còn nhỏ tuổi hơn rất nhiều.Trong tâm trí của Lilianna, cô chỉ là một người chỉ mới mười sáu tuổi.

Nhưng điều đó không có nghĩa là trong tâm trí của Alisia và Chise cũng như thế.

Đối với mấy lời này của cô, như đã khẳng định đối phương là ai, Alisia cũng chỉ có thể tỏ ra tiếc thương, đồng thời cảm thấy không thể tin được, khi chị mình, một người đã từng trân trọng cái họ của gia đình rất nhiều, lại có thể nói đổi là đổi sang một cái họ lẫn tên khác dễ dàng như vậy.Lilianna Vamilla?

Thậm chí cả tên ư.- Nếu đã gặp rồi.

Thì chúng ta có thể xem như là làm quen được chứ?

- ...

Vâng...vâng ạ...Alisia hoàn toàn bất lực trước chuyện này.

Dù cô có muốn phản đối đến mức nào, nhưng nhìn lại khi thấy được hậu quả, kết cuộc là cô có muốn gồng lên thì cũng làm không nỗi, mà chỉ biết cúi gầm đầu nghe theo.Thấy đối phương kiểu này, về phía Lilianna, dù có muốn cuộc trò chuyện đến mức tự nhiên hơn, cũng bất giác cảm thấy có chút khó khăn.Đây là lần đầu mình gặp một chuyện thế này...Lilianna thầm nghĩ, rồi bất giác cô cũng không rõ nên nói gì tiếp theo mà trưng ra bộ mặt lạnh nhạt của mình để giữ im lặng.

Tác giả chôm được mấy cái hình ngon lắm!!!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back