Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,059
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczObXtuSAXifsqsUJy6ygZdnsWT81NW6Rc2V647UrdjhUf0HgH-gK4Dh1H7tBnYjsoL8ngFDm4W3n-nzVSl_IMW9Lxijf2TkYweRjPfoeBlSdREM-rqms6tnuEt8T10tWzVvYkJaH929Ao8iPZ15GOow=w215-h322-s-no-gm

Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Tác giả: Thị Tửu Cật Trà
Thể loại: Ngôn Tình, Đam Mỹ, Hài Hước, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Diệp Hoài bị một học muội giới thiệu kéo vào nhóm tài nguyên, nhóm này chuyên chia sẻ những video và hình ảnh tài nguyên học tập, cậu vào xem, và được giới thiệu cho đối phương, người này chuyên có những tài nguyên phong phú.
“Tiểu ca ca, anh còn có thêm tài nguyên gì nữa không?”
“Có rất nhiều, cậu hứng thú? “
Diệp Hoài bị đánh bại mà không có bất kỳ lý do gì: “Vô cùng hứng thú”
“Ngày mai gửi cậu nhé.”
Diệp Hoài: “Cảm ơn tiểu ca ca, ca ca thật tốt!”
“Ừm, cậu cũng vậy.”​
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 1: Chương 1



Diệp Hoài đã thêm một người vào nhóm tài nguyên, hình đại diện của người đó được viết bằng chữ đỏ trên nền trắng: "Thêm 127x456 để xem video k*ch th*ch.", nếu không phải học muội nói mình có tài nguyên, Diệp Hoài đã nghĩ rằng người này đã bị hack nick mất rồi.

Diệp Hoài được một học muội dưới khóa biết rõ về giới tính cậu kéo vào nhóm tài nguyên vào tháng trước, vốn dĩ cậu tham gia nhóm để giải quyết nhu cầu sinh lý, nhưng nhóm đều là con gái, ngày nào cũng tán gẫu chuyện phiếm, tài nguyên chia sẻ đều là những bức hình gợi cảm, cậu không thể nào có cảm xúc được từ những bức ảnh gợi dục đó, nhưng thông qua trò chuyện với những cô gái này suốt ngày cũng học cách nói chuyện mềm yếu gợi tình bằng biểu tượng cảm xúc.

Diệp Hoài nhấp vào trang cá nhân của người này, trên đó cũng có những mẩu quảng cáo nho nhỏ, cậu ghé vào trang trò chuyện và gõ: “Học tỷ, xin chào~”

Phía bên kia rất nhanh trả lời: “Tôi là đàn ông.”

Diệp Hoài nhướng mày, có chút kinh ngạc, còn tưởng rằng tất cả nữ sinh trong nhóm trừ cậu ra đều là con gái, nhưng đối với cậu không quan trọng là nam hay nữ, miễn là có tài nguyên.

Cậu nhanh chóng đáp lại: “Tiểu ca ca cứu tài nguyên”

“Bạn viết nhầm rồi, là cầu.”

Diệp Hoài lắc tay cầm điện thoại, người này là gì chứ, sống ở xã hội nguyên thủy sao? Hay thực ra đối phương là một ông chú với tác phong của một cán bộ lão thành?

Cậu phải gõ lại: “Tiểu ca ca cầu tài nguyên ~”

Bên kia: “Ưmh.”

Diệp Hoài nghĩ một lát nữa sẽ có một đường link video gửi đến, nhưng rõ ràng là cậu suy nghĩ quá đẹp rồi.

Đối phương lại nói: “Không cho.”

Diệp Hoài: ...

Diệp Hoài tức giận gõ: “Tôi có thể đến tìm mẹ anh không.”

Diệp Hoài trực tiếp đóng WeChat và mở lại WeChat vào sáng hôm sau, mới nhớ rằng cậu chưa xóa người đó đi, bấm vào giao diện trò chuyện thì thấy video do người đó gửi đến, video dài khoảng nửa tiếng, sau mười hai giờ mới được gửi đi.

“Còn có lương tâm.” Diệp Hoài lẩm bẩm bấm vào video, quyết định xem chất lượng video trước, sau đó mới quyết định có xóa người này hay không.

Đây là video th* d*m, Diệp Hoài vừa bấm vào thì thấy người trong video dùng tay xoa xoa vào bộ phận sinh dục của mình.

Người đàn ông này có lẽ đã th* d*m một lúc trước khi máy quay bắt đầu, và máy quay chỉ có thể nhìn thấy phần bụng rắn chắc và bộ phận sinh dục dày cộp của hắn ta. Bàn tay đẹp, móng tay tròn trịa và giọng nói trầm thấp rất gợi cảm. Diệp Hoài bất giác ngồi trên giường dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo, hắn thực sự rất ít khi xem GV, thậm chí còn rất hiếm khi th* d*m, chưa từng thấy bộ phận sinh dục của một người ở khoảng cách gần như vậy.

Người trong video vẫn đang tiếp tục, bôi đều chút chất lỏng rỉ ra từ q** đ**, ngón tay cái xoa xoa miệng chuông, cổ họng r*n r* th* d*c, cơ bụng trồi lên theo nhịp thở.

Diệp Hoài h* th*n yếu ớt muốn đứng lên, dựa vào tường bất giác duỗi người, không biết làm sao nằm trở lại trên giường, thu người vào chăn quằn quại tự cọ xát, toàn thân cũng theo đó mà bứt rứt khó chịu không ngừng.

Bây giờ là mùa thu, chỉ cần thời tiết trở lạnh, tay chân Diệp Hoài sẽ trở nên lạnh cóng, cho nên dù h* th*n đã đứng vững rồi, Diệp Hoài bây giờ cũng không dám dùng tay chạm vào bộ phận sinh dục của mình, cậu luồn tay phải vào g*** h** ch*n để sưởi ấm, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.

Người đàn ông trong video đang v**t v* bộ phận sinh dục to và dài của mình, ngón tay thỉnh thoảng nhào qua bao q** đ**, chắc là hắn ta đã dùng dịch bôi trơn, q** đ** và gốc d**ng v*t trơn tuột, lòng bàn tay cũng lấm tấm dịch.

Diệp Hoài rốt cục không nhịn được kéo quần xuống, mớn trớn nắm chặt bộ phận sinh dục mình, nhìn theo hình ảnh gợi dục trong video và bắt đầu lần mò độngt ác, những tiếng thở hổn hển hòa quyện vào nhau, người đàn ông co giật càng lúc càng nhanh, trong video còn có tiếng ọc ọc ọc ọc d*m đ*ng, Diệp Hoài co quắp thân lại, chân vẫn còn lạnh, nhưng cơ thể như muốn bốc hỏa, rất nóng...

Cậu thích hơi thở của người đàn ông này, hình dáng cơ thể của anh ta, và thậm chí cả bộ phận sinh dục vừa dài vừa cứng ... hiếm khi gặp được đối phương như vậy, Diệp Hoài không tự chủ được bắn thẳng vào tay, nhưng người đàn ông trên video vẫn đang ngoáy nhanh bộ phận sinh dục của mình, ngay khi Diệp Hoài nghĩ rằng anh ta sắp xuất tinh thì anh ta lại quay chậm lại và bắt đầu lại như từ đầu.

Máy ảnh được nhấc lên, ống kính lắc lư, khi Diệp Hoài nhìn rõ lại lần nữa, người đàn ông đã quay thẳng máy ảnh vào phần th*n d*** của mình và chụp cận cảnh.

Diệp Hoài co rút ngón chân lại, cảm giác nhờn dính trên tay nhắc nhở cậu nên đi vệ sinh lại, nhưng cậu không thể nào nhúc nhích nổi, cậu muốn xem xong đoạn video này trước, hầu hết mọi người sẽ tắt video ngay lập tức sau khi th* d*m xong, phải không? Diệp Hoài cuộn mình vào trong chăn bông, co rút lại thành một quả bóng, hai lòng bàn chân lạnh lẽo chạm vào nhau, hình ảnh đã được thu nhỏ lại một chút, nhưng nó đã được nhắm hoàn toàn vào bộ phận sinh dục ấy.

"Muốn tôi bắn nó vào cậu không?"

Người đàn ông đột nhiên lên tiếng, giọng nói trầm thấp gợi cảm xen lẫn khàn khàn vô cùng khêu gợi, Diệp Hoài đại não gần như ngưng nhịp, cảm thấy như mình có thể làm lại thêm lần nữa.

Sau khi người trong video nói câu này, cậu nhanh chóng ưỡn ưỡn vài cái, sau đó tiếp tục giơ bộ phận sinh dục của mình vào máy quay và b*n r* ngoài, Diệp Hoài cất điện thoại đi, ngay lúc đó, cậu tưởng tường mình thực sự đã bị bắn vào mặt ... Cho đến khi màn hình tối đen hoàn toàn, cậu mới buông điện thoại xuống, người nửa tỉnh nửa mơ, đi tới phòng tắm.

-------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 2: Chương 2



Sau khi từ phòng tắm đi ra, Diệp Hoài cầm điện thoại bấm vào ảnh đại diện của người đã gửi video cho mình, hắn do dự vài giây rồi gõ: “Cảm ơn tiều ca ca”.

“Ừm”.

Diệp Hoài không ngờ người này trả lời nhanh như vậy, hắn bĩu môi, vô cảm nói:

"Tiểu ca ca dậy sớm như vậy."

Cậu đã xem chưa?

Diệp Hoài: “Video à? Tôi xem rồi, tiểu ca ca trong đó đẹp trai quá, tiếng thở nghe cũng vô cùng bắt tai.”

“Cậu có thích không?”

Diệp Hoài: “Thích, nhưng tiếc là cuối cùng tiểu ca ca chỉ nói mỗi câu cuối. Thật tuyệt nếu có thể nói nhiều hơn một chút, giọng của tiểu ca ca rất hay (◦˙ ▽ ˙◦)”

“Được.”

Diệp Hoài: [? ? ? ] Được cái gì? Bình thường không phải chỉ nói mỗi "ừm" sao? Nhưng mà Diệp Hoài cũng không thèm để ý, sở dĩ nói nhiều lời như vậy tự nhiên là có mục đích, tiếp tục gõ:

“Tiểu ca ca, anh còn có thêm tài nguyên gì nữa nữa liên quan đến cái này không?”

“Cậu rất thích video này? “

Diệp Hoài bị đánh bại mà không có bất kỳ kỷ luật gì: “Vô cùng thích thú!”

“Ngày mai gửi cậu nhé.”

Diệp Hoài: “Cảm ơn tiểu ca ca, yêu ca ca thật nhiều!”

“Cũng yêu em trai thật nhiều.”

Sáng hôm sau, Diệp Hoài thật sự nhận được video từ người đàn ông kia, buổi sáng cậu có tiết, chuẩn bị rời đi sau khi xách cặp lên vai, khi nhìn thấy tin nhắn WeChat liền mở ra xem thử và gõ cảm ơn:

“Nhận được rồi, cảm ơn tiểu ca ca!”

Nhà của Diệp Hoài cách trường học không xa, không cần phải thuê trọ hay ở ký túc xá, nên quan hệ với bạn học rất bình thường, tuy rằng căn bản có thể nói chuyện vài câu nhưng không có bất kỳ người người nào đủ thân.

Diệp Hoài là người đến lớp đầu tiên, lúc này trong ký túc xá những người khác vẫn còn đang chậm chạp tới, cậu chọn chỗ ngồi ở giữa rồi ngồi xuống, một lúc sau, số người trong lớp dần dần tăng lên, điện thoại di động rung lên, cậu lấy điện thoại di động ra xem, đó là người đàn ông đã gửi cho cậu tài nguyên.

“Cậu đã xem chưa?”

Diệp Hoài: “Vẫn chưa, sáng nay có tiết học, buổi chiều sẽ xem.”

“Ừm.”

Diệp Hoài đang định tắt điện thoại thì người đàn ông gửi tin nhắn khác: “(◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài chớp mắt lật xem lịch sử trò chuyện, nghi ngờ người này sao chép, dán lại biểu cảm khuôn mặt mà mình đăng ngày hôm qua.

Còn một khoảng thời gian nữa mới đến giờ lên lớp, Diệp Hoài hỏi:

“Tiểu ca ca, có phải anh cũng thích người trong video?”

“. . .”

Diệp Hoài: “Anh muốn cùng em thảo luận về người đó, cho nên hỏi em đã xem chưa đúng không?”

Diệp Hoài nhìn thấy giáo viên đi vào, không đợi người kia trả lời, liền gõ lại: “Vậy đợi tới lúc xem xong sẽ nói với anh, em phải lên lớp đã. Bye bye.”

“Ừm (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài nhướng mày, quả nhiên, thêm biểu tượng nhìn lại càng dễ thương.

Sau khi tan học tiết buổi sáng, Diệp Hoài ăn trưa ở quán mì, về nhà liền lăn ra giường ngủ, bốn giờ chiều mới tỉnh dậy, cậu liền bật điện thoại di động lên, nhóm tài nguyên vẫn sôi nổi như thường, Diệp Hoài nghĩ đến tài nguyên mà người đàn ông kia gửi lúc sáng, đeo tai nghe vào và mở video.

Đoạn video lúc đầu tối đen như mực, đúng lúc Diệp Hoài tưởng điện thoại của mình có vấn đề thì màn hình sáng lên.

Người trong video đang ngồi trên giường với ngọn đèn đặt trên bàn cạnh giường, mọi thứ xung quanh đều tối om, ánh đèn vàng ấm áp tạo nên một bầu không khí mơ hồ và kh*** g**, xung quanh không một tiếng động, cho đến khi tay người đó cầm vào d**ng v*t cứng ngắc của mình và nói.

"Cậu đang nhìn nó đúng không?"

Tay Diệp Hoài run lên, điện thoại đập thẳng vào mặt, cậu lật úp người lại.

“Chết tiệt… đau muốn chết.” Diệp Hoài xoa xoa sống mũi hai cái, sau đó cầm điện thoại phát lại đoạn phim vừa xem.

"Cậu đang nhìn nó đúng không?"

Giọng của người đàn ông thực sự có chút hơi mất tự nhiên, và anh ta dường như không quen nói chuyện với máy quay, giọng nói trầm ấm gợi cảm đó phà vào tai Diệp Hoài như tờ giấy nhám, cậu vô thức lấy tay che tai phải của mình.

Người đàn ông bắt đầu mân mê bộ phận sinh dục cứng ngắc trên tay, thứ ấy cứ càng ngày như càng cứng hơn thêm, "Muốn ... hôn nó không?"

Diệp Hoài vô thức dùng đầu lưỡi l**m láp bờ môi ướt át của mình.

Anh ta hướng đầu d**ng v*t tròn trịa đầy đặn về phía máy quay, "Muốn hôn sao? Không dùng răng, dùng đầu lưỡi l**m từ từ thôi nhé..."

“Cậu đang mắc cỡ à?” Diệp Hoài nghe thấy giọng người trong video càng trở nên gấp gáp, bất giác phát ra âm thanh, đợi đến lúc ý thức lại được thì trên mặt đã đầy nét cười rồi.

Mình đang làm gì vậy, đang nói chuyện với video sao... Diệp Hoài nhấn nút tạm dừng, vùi mặt vào gối, mãi đến khi mặt đỏ bừng mới ngẩng đầu cầm điện thoại lên xem tiếp.

Với tiến độ của video, tốc độ v**t v* bộ phận sinh dục của người đàn ông càng lúc càng nhanh, bộ phận sinh dục khổng lồ dường như có thể phun ra t*nh d*ch đặc sệt bất cứ lúc nào.

Diệp Hoài thích dáng bàn tay của người này, lòng bàn tay dày, ngón tay mảnh mai, có lẽ trên lòng bàn tay có vài vết chai, nếu đôi bàn tay này chạm vào cơ thể cậu, nhất định sẽ khiến cậu phả run lên bần bật và sung sướng ... Diệp Hoài chưa từng nghĩ xem phim sẽ đưa mình vào cảm giác đê mê như vậy, hôm nay là lần đầu tiên, tim cậu đập rất nhanh, không hề v**t v* hạ bộ của mình. Xem người đang th* d*m trong video đã khiến d**ng v*t cậu c**ng c*ng lên, cậu bất giác cong người.

"Muốn tôi ch*ch cậu không?"

------------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 3: Chương 3



Muốn ... đầu Diệp Hoài cọ vào gối, trong lòng đã có câu trả lời rồi.

"Tôi phải bắn nó rồi..."

Bắn cho e đi, Diệp Hoài tay thò vào trong quần, thay vì v**t v* hạ thể của mình, cậu lại đưa tay ra phía sau, ngón tay cậu hơi lạnh, khi chạm vào, h** h***t co rút rõ ràng, Diệp Hoài lập tức tỉnh lại, suýt chút nữa nhảy dựng lên, ngồi ở trên giường.

Cuối video, Diệp Hoài nhìn người đàn ông bắn tia t*nh d*ch dồi dào ra, bàn tay vẫn xoa đều v**t v* bôi t*nh d*ch lên bao q** đ**, người đàn ông hỏi: "Cậu cũng bắn rồi sao?"

Diệp Hoài vô thức che lại hạ thể của mình, cậu còn chưa xuất tinh, suýt nữa dùng ngón tay của chính mình l*m t*nh.

"Ừm ... ngoan lắm."

"Ừm"? Diệp Hoài sửng sốt một chút, "Ừm" cái gì mà"Ừm", bắn rồi thì liền vui mừng như vậy sao? "Ừm" cái con mẹ anh! Diệp Hoài tức giận thoát video.

Vào phòng tắm để giải quyết nhu cầu thể xác, Diệp Hoài ngồi bên giường với vẻ mặt trống rỗng, nhóm tài nguyên liên tục đổ chuông, cậu cầm điện thoại lên lật lật hai lần, chợt nhớ ra lúc trước cậu đã nói muốn chia sẻ suy nghĩ của mình với người đã gửi video sau khi xem xong.

Diệp Hoài: “Em xem xong rồi.”

Diệp Hoài: “Anh trai trong video nhìn có vẻ khẩn trương, lúc đầu nói có chút là lai, có mắc cỡ không? Là mắc cơ sao, dễ thương quá, về sau thì tuyệt vời, nói nghe rất gợi cảm!”

“Chà, có chút khấn trương.”

Diệp Hoài nghĩ người này cũng không tệ, nghĩ đến cuộc nói chuyện khó chịu giữa hai người ngày hôm qua, liền quyết định bù đắp lại: “Cảm ơn tiểu ca ca đã chia sẻ nguồn lợi lớn như vậy với em. Xin lỗi ngày kia, em đã nghĩ rằng anh đang đùa với em và đã có chút vô lễ.”

“Ừm (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài: “Nên xưng hô với tiểu ca ca như thế nào? Lúc nào cũng gọi tiểu ca ca cũng không hay lắm”

“Giang Khoát.”

Diệp Hoài nghẹn ngào, đây rõ ràng là tên thật của anh ta đúng không?

Diệp Hoài: “Vậy cứ gọi là tiểu ca ca có vẻ tốt hơn, mọi người trong nhóm gọi em là Liễu Ly, Tiểu ca ca cứ gọi em là Liễu Ly rồi.”

“Liễu Ly?”

Diệp Hoài: “Ừm.”

“Cậu có muốn uống nó không?”

Diệp Hoài khi được một cô gái trong nhóm hỏi tên là gì, đã trả lời là tên một loại thức uống, cậu thay đổi tên của người đàn ông trong danh bạ thành “Giang Khoát”, tiện tay nhấn trả lời: “Rất ngon”

Diệp Hoài: “Sao lại hỏi như vậy!”

Giang Khoát: “Hả (◦˙ ▽ ˙◦)?”

Diệp Hoài: “Tiểu ca ca, anh còn có tài nguyên nào khác của người này không?”

Giang Khoát một lúc sau mới đáp: “Cậu thích anh ta như vậy?”

Thích không? Thật ra không phải thích, dù sao cũng chưa nhìn thấy mặt anh ta, nếu thích thì cũng là thích d**ng v*t của anh ta thôi… Đương nhiên Diệp Hoài sẽ không trả lời thành thật như vậy, cậu gõ: “Đương nhiên thích.”

Giang Khoát: “Vậy thì tốt.”

Diệp Hoài suýt nữa ném điện thoại ra ngoài, sở dĩ cậu nói với giọng điệu này là vì sợ các cô gái trong đoàn nhận ra mình là đàn ông và gây ra những rắc rối không đáng có, nữ sinh kéo cậu vào nhóm cũng nói chuyện riêng với cậu và hỏi cậu có thật là Diệp Hoài không.

Diệp Hoài nói như vậy hoàn toàn không có chút phòng bị gì hết, dù sao người bên kia cũng không biết mình là nam hay nữ, nhưng Giang Khoát thì khác, Diệp Hoài biết cậu là đàn ông.

Diệp Hoài: “Đừng học cách nói chuyện của em (/ ∇\ *)”

Giang Khoát: “Ừm (/ ∇\ *)”

Diệp Hoài:…

Cậu đột nhiên cảm thấy mình thật xấu xa khi nói chuyện như vậy.

Wechat của Giang Khoát bị hack, khi lấy lại thì phát hiện ảnh đại diện và trang chủ của mình đều bị chiếm dụng bởi quảng cáo từ các trang web khiêu dâm.

Cậu hiếm khi sử dụng WeChat, nhưng anh họ của cậu lại rất tích cực trong vòng kết nối bạn bè hàng ngày, và khi cậu nhìn thấy ảnh đại diện của mình bị biến thành ảnh vàng trên mạng, cậu thậm chí còn cười haha như thể tự cười chính mình.

Giang Nghệ Ninh biết về giới tính của Giang Khoát, và cũng biết Giang Khoát thích Diệp Hoài, cô mấy ngày trước đã kéo Diệp Hoài vào nhóm tài nguyên, khi nhìn thấy dòng chữ "Thêm tôi để xem video k*ch th*ch" trên avatar của Giang Khoát, cô nói đùa:

“Thật ra có thể gửi cho Diệp Hoài video s*x để thúc đẩy tình cảm.”

Giang Khoát: “Ừm.”

Giang Nghệ Ninh: “… anh nghĩ là thật à?”

Thứ bảy, Giang Nghệ Ninh được Giang Khoát hẹn đến thư viện, thấy Giang Khoát dùng điện thoại di động kéo mình vào nhóm, mở giao diện trò chuyện của Diệp Hoài, nói với Diệp Hoài rằng anh có tài nguyên ở đó, Giang Nghệ Ninh chống cằm lật sách, nhìn thấy Giang Khoát đang cúi đầu tập trung gửi tin nhắn.

Giang Khoát đưa lại điện thoại cho cô, cô hỏi: "Như thế này là được rồi?"

Giang Khoát "Ừm" một tiếng.

Giang Nghệ Ninh thở dài, "Vậy được rồi, chúc anh may mắn."

Sau đó, Giang Nghệ Ninh không biết chuyện gì đã xảy ra, ngày tháng cứ thế trôi qua bình thường suốt hai tuần, Diệp Hoài bất ngờ hỏi cô trên WeChat: “Cậu có biết Giang Khoát không?”

Giang Nghệ Ninh lập tức không kịp phản ứng, trực tiếp trả lời: “Anh họ tớ.”

Diệp Hoài: “Ôi mẹ ơi? ? ? ? ?”

Giang Nghệ Ninh sửng sốt một chút, nhanh chóng đưa tay chụp màn hình cho Giang Khoát, Làm sao vậy, anh để lộ rồi sao? Sau đó cô lại nhắn tin cho Diệp Hoài:

“Khoan đã, cậu đang nói về Giang Khoát nào vậy?”

-------------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 4: Chương 4



Khoa Kiến trúc cũng có một cô gái tên Giang Khoát, khoa bọn em cũng có cô tên Giang Khoát, anh họ em cũng tên Giang Khoát, Giang Nghệ Ninh cảm thấy nếu để đơn giản quá thì không được.

Diệp Hoài: “Cậu quen người gửi ảnh gợi cảm trên nhóm không?”

Giang Nghệ Ninh không nhịn được cười thành tiếng, hai tuần nay anh họ cô chăm chỉ làm việc, nhưng trong mắt Diệp Hoài, anh ấy chỉ là một miếng bánh.

Giang Nghệ Ninh giả ngu: “? ? ?”

Diệp Hoài một lúc sau mới đáp: “Không sao, cậu nghỉ ngơi đi.”

Giang Khoát đến chiều mới trả lời tin nhắn của cô: “Không sao đâu.”

Giang Nghệ Ninh: “Sao vậy?”

Giang Khoát: “Tớ đụng phải cậu ấy trên cầu thang.”

Giang Nghệ Ninh: “Bỏ trốn rồi sao.”

##

Diệp Hoài sáng nay nhận được một đoạn video từ Giang Khoát, sau khi nhận xong liền nói "Cảm ơn tiểu ca ca" với Giang Khoát như trước, sau đó liền lên lớp.

Khuôn viên trường Diệp Hoài có cầu thang bỏ hoang, thường không có ai đi lại nhưng nhà trường vẫn cử người đến quét dọn, vì ở đây không có người giám sát nên nhiều nam sinh đến hút thuốc sau giờ học.

Diệp Hoài cùng hai người trong lớp đến lau sàn nhà, bạn học châm một điếu thuốc nói không vội, lát nữa sẽ dọn sau. Diệp Hoài không hút thuốc, muốn lên lầu lau dọn trước, nhưng lại tình cờ gặp những sinh viên khác đi ra từ phòng thí nghiệm bằng đường tắt.

Diệp Hoài dừng lại, định đi lên sau khi tất cả đều xuống hết, mọi người đi gần hết rồi, vừa nhấc chân lên một bước thì một người ở cuối hàng đột nhiên dừng lại bên cạnh khẽ ghé vào tai cậu, Diệp Hoài giật mình, người đàn ông nói: "Không phải là hương vị của quả cam ngọt."

Diệp Hoài nghe không hiểu.

"Giang Khoát! Cậu làm sao vậy, tại sao lại chạy ra phía sau rồi?"

Diệp Hoài đột nhiên ngẩng đầu, lùi lại hai bước, vừa lúc nhìn thấy người trước mặt.

Giang Khoát đút tay vào túi quần, mặt không chút cảm xúc, nghe thấy bạn cùng phòng lớp, cậu đáp lại một tiếng, lại quay đầu nhìn về phía Diệp Hoài: "Chào buổi sáng tốt lành."

Tốt cái con khỉ, Diệp Hoài cảm thấy da đầu mình như muốn nổ tung.

Diệp Hoài: "Bạn học đang gọi cậu kìa."

Giang Khoát "Ừm" một tiếng nhưng không nhúc nhích.

Diệp Hoài không có ý thức “địch không động, ta cũng không động” nên khi thấy thời cơ đã chạy ngay xuống lầu, Giang Khoát nhìn cậu chạy trốn ba bước cũng không đuổi theo, bạn cùng lớp tiếp tục gọi cậu, cậu cúi đầu bước xuống lầu.

Cơ thể Diệp Hoài tuy không có mùi rượu liễu, nhưng vẫn có mùi thơm ngào ngạt lắm, cậu dùng sữa tắm gì vậy? Giang Khoát đi được nửa đường lại nhìn lên lầu, cầu thang không có người, nghĩ đến vẻ mặt hoảng sợ của Diệp Hoài, khẽ mím môi.

Diệp Hoài ngồi ở trên lầu nhắn tin cho nữ sinh kéo cậu vào nhóm, tán gẫu vài câu liền bình tĩnh lại, làm sao lại có chuyện trùng hợp như vậy, Giang Khoát lẽ ra là anh họ của Giang Nghệ Ninh mới không chạy trốn, Diệp Hoài không phải cố ý che giấu xu hướng t*nh d*c của mình, nếu không Giang Nghệ Ninh sẽ không biết cậu cũng giống như vậy. Nhưng mà ... Diệp Hoài mở điện thoại lên, xem lịch sử trò chuyện của mình với Giang Khoát—

“Cảm ơn tiểu ca ca!”

“Em yêu anh rất nhiều.”

“Tiểu ca ca, anh có ở đó không?”

……

Mới đọc được bốn năm câu, Diệp Hoài đã tắt máy, một lúc sau mở máy lên lại xóa WeChat của Giang Khoát, vừa xóa vừa lo lắng nói: "Giang Khoát, chúng ta vĩnh viễn đừng gặp nhau thêm một lần nào nữa. Xin cậu đó. "

Mặc dù rất tiếc khi video sáng nay vẫn chưa được lưu lại, nhưng ít nhất cậu đã kịp lưu video trước đó. nhân tiện, Diệp Hoài cũng đã thoát khỏi nhóm tài nguyên và quyết định thay đổi suy nghĩ của mình và bắt đầu một cuộc sống mới. Kết quả, buổi chiều liền bị Giang Khoát chặn ở cửa lớp thêm WeChat trở lại.

“Cậu xóa wechat của tôi sao.” Giang Khoát hầm hầm đứng ở cửa.

Diệp Hoài không biết nên đáp lại như thế nào: "... Vậy em thêm anh trở lại?"

Giang Khoát: "Ừm."

Cả một buổi chiều, Diệp Hoài không dám mở điện thoại lên nữa, cho đến khi về đến nhà, điện thoại tự động kết nối WiFi, WeChat rung lên ba lần liên tiếp.

Giang Khoát: “Liễu Ly.”

Giang Khoát: “Liễu Ly.”

Giang Khoát: “Liễu Ly qwq”

Diệp Hoài nghẹn ngào gõ: “Cậu à, tớ sai rồi, cậu đừng thế này nữa.”

Giang Khoát: “Ừm (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài:…

Giang Khoát: “Cậu không để ý tôi nữa sao.”

Diệp Hoài lập tức nói: “Xin lỗi, tớ sai rồi”

Sau đó cậu lại hỏi: “Ngay từ đầu cậu đã biết tớ là nam sao?”

Giang Khoát: “Ừm.”

Diệp Hoài ngã vật ra giường, cảm thấy dù sao chuyện cũng đã như vậy rồi, liền mạnh dạn nói:

“Cậu, cậu có thể gửi lại đoạn video sáng nay được không? Tớ chưa lưu lại.”

Giang Khoát lại gửi đi, Diệp Hoài bấm nhận.

Sáng hôm sau khi gặp Giang Khoát ở căng tin, Diệp Hoài bàng hoàng nhận ra cả hai đã gặp nhau nhiều lần ở trường, vhỉ là lúc trước Diệp Hoài không biết anh là ai, hiện tại đã biết, cậu cũng biết Giang Khoát là vua tài nguyên.

Giang Khoát đi cùng bạn cùng phòng, còn Diệp Hoài chỉ có một mình, tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống, ngẩng đầu liền thấy Giang Khoát đang ngồi đối diện.

Diệp Hoài hỏi: "Cậu không đi ăn cùng bạn cùng phòng sao?"

Giang Khoát lắc đầu: "Cùng cậu ăn."
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 5: Chương 5



Đây có phải là tình bạn đến từ việc truyền tải tài nguyên? Diệp Hoài liếc trộm Giang Khoát đang đưa cơm vào miệng.

Giang Khoát: "Cậu nhìn tôi."

Diệp Hoài vội vàng cúi đầu: "Khụ..."

"Nhìn đi."

Từ lúc đó trở đi trong cả quá trình ăn cơm Diệp Hoài đều cúi đầu xuống, Giang Khoát ăn nhanh hơn cậu, ăn xong liền ngồi ở đối diện yên lặng chờ đợi. Hai người không tham gia các lớp học trong cùng một tòa nhà, và họ tách nhau ra ngay sau khi rời cangtin. Chia tay không được bao lâu, Diệp Hoài nhận được tin nhắn của Giang Khoát.

Giang Khoát: “Ngày mai chúng ta vẫn đi ăn cùng nhau chứ (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài nghĩ đến vẻ mặt vô cảm của Giang Khoát, liền đưa mu bàn tay lên bịt miệng ho khan và mỉm cười.

Diệp Hoài: “Được.”

Sau đó, mối quan hệ giữa hai người dường như đã đảo ngược, người thích sử dụng hình ảnh biểu cảm trở thành Giang Khoát, nhưng cậu cũng chỉ dùng đi dùng lại hai biểu cảm đó.

Diệp Hoài: “Đi ăn tối không?”

Giang Khoát: “Được (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài: “Tớ đợi cậu ở Bắc Quận.”

Giang Khoát: “Ừm (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài: “Tớ phải đi bộ một lúc mới đến, cậu đến trước thì vào trước đi nhé.”

Giang Khoát: “Đợi cậu (/ ∇\ *)”

Diệp Hoài: “Anh à, nói chuyện vui vẻ.”

Giang Khoát lên tiếng: "Tớ sẽ đợi cậu ở cửa."

Diệp Hoài: “Cậu vẫn đang gõ chữ sao, sao nói chuyện gợi thế, cứ như nhân vật chính trong phim canxi vậy.”

Giang Khoát dừng bước, ánh sáng từ màn hình điện thoại chiếu vào mắt và nửa má anh, anh gõ: “Ưmm (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài xem đoạn video mà Giang Khoát gửi cho mình, lại bấm vào đoạn có giọng của Giang Khoát để nghe, dù nghe đi nghe lại bao nhiêu lần, cậu cũng đều cảm thấy giọng của người trong video rất giống của giọng của Giang Khoát.

Cậu gần đây vẫn luôn mơ thấy Giang Khoát, Giang Khoát trong mộng trùng hợp giống với người trong video, gọi tên cậu bằng giọng khàn khàn và áp sát vào lỗ tai cậu, dùng đầu lưỡi l**m d** tai, bên tai cậu nóng rực hơi thở của cậu phả vào .... hơi nóng lan từ tai xuống cổ...

Sáng nay khi gặp Giang Khoát ở căng tin, Diệp Hoài không dám nhìn thẳng vào mặt cậu ta, chỉ vội vàng chào rồi rời đi.

Thứ 4 hàng tuần cậu phải xuống gầm cầu thang để quét dọn, hai người bạn học đi cùng không tìm được ai nên cậu phải đi trước. Đang dọn dẹp được một đường, Giang Khoát đột nhiên nhắn tin cho cậu.

Giang Khoát: “Đang làm gì vậy (◦˙ ▽ ˙◦)”

Diệp Hoài: “Dọn vệ sinh.”

Giang Khoát: “Tầng ba đối diện tòa nhà thí nghiệm (◦˙ ▽ ˙◦)? “

Diệp Hoài nhìn icon ngốc nghếch này, nghĩ đến vẻ mặt vô cảm của Giang Khoát, tức giận không giải thích được, cậu nhếch mép cười đáp: “Ừm, dọn vệ sinh cũng vui.”

Giang Khoát không đáp lại, không bao lâu, cậu đã xuất hiện ở cầu thang lầu ba.

Diệp Hoài ngẩng đầu khi nghe thấy tiếng bước chân, mơ hồ đoán được đang có người đi tới, phát hiện người tới thật sự là Giang Khoát, cậu cũng không quá kinh ngạc: "Cậu học lớp thí nghiệm ở tầng 4 à? "

"Ừm."

"Tan học rồi à?"

"Ừm."

Diệp Hoài: "Cậu không hút thuốc, sao lại đứng ở chỗ này?"

"Chờ cậu."

"Ồ, tớ sắp xong rồi, đợi chút ..." Diệp Hoài lại ngẩng đầu lên, "Sao cậu lại đợi tớ?"

"Ăn cơm cùng nhau."

Bây giờ nghe Giang Khoát nói, Diệp Hoài vẻ mặt như nũng nịu, lắc lắc cán chổi, thản nhiên hỏi: "Ăn cái gì?"

Giang Khoát không trả lời, vừa đi xuống bước thứ hai liền dừng lại, cậu đã cao rồi, đứng ở bậc thang còn cao hơn, vươn tay ôm mặt Diệp Hoài, xoa xoa mặt cậu: "Xấu lắm."

Diệp Hoài: "..."

“Cậu đang cười cái gì vậy?” Giang Khoát nói xong liền cúi đầu buông tay, áp trán vào trán Diệp Hoài, hai người gần nhau đến mức có thể nhìn rõ lông mi của nhau, hai chóp mũi chạm vào nhau, Giang Khoát đưa tay vuốt mái tóc trên trán Diệp Hoài: “Sáng nay cậu trốn tớ.” Thật giống như đang làm nũng.

Diệp Hoài buông lỏng tay, cây lau nhà rơi xuống nghe một tiếng đốp, đẩy Giang Khoát ra, nói: "Đừng làm phiền tớ."

“Ừm.” Giang Khoát đáp, trả lời câu hỏi mà Diệp Hoài vừa hỏi, “Ăn hoành thánh không?

Hôm nay Diệp Hoài mặc chiếc áo hoodie, nghe Giang Khoát nói xong liền im lặng đội mũ lên, Giang Khoát nhìn cậu đội mũ, lặp lại: "Ăn hoành thánh?"

“Ăn, ăn, ăn!” Diệp Hoài nhẹ kéo vành mũ xuống: “Đừng nhìn!

Giang Khoát: "Thế phải nhìn lén sao?"

Diệp Hoài cúi người nhặt cây lau nhà lên: "Không! Được!"

Khóe môi Giang Khoát nhếch lên: "Ừm."

Diệp Hoài không đoán ra được mình đang ngại ngùng điều gì, thân thiết với Giang Khoát một tháng qua khiến cậu hiểu được Giang Khoát là loại người không bao giờ đánh bài theo thói quen. Nhưng dù biết điều đó, cậu vẫn không thể kiểm soát được nhịp tim và nhịp thở của mình.

Những tiếng r*n r* và thở hổn hển trong mơ rất thật, giọng nói của Giang Khoát truyền vào tai cậu vô cùng rõ ràng, cậu không nhịn được kéo mũ ra nhìn cậu ấy thêm một lúc.

Giang Khoát nhận thấy ánh mắt của cậu, bước xuống cầu thang, hơi cúi đầu: "Cho cậu nhìn."

Diệp Hoài đẩy mặt anh ra: "Ai muốn nhìn cậu?"

“Cậu.” Giang Khoát nắm lấy cổ tay cậu, “Cậu đang nhìn tớ đấy thôi.”

Diệp Hoài đầu hàng nhún vai: "Tớ sai rồi, chúng ta quét xong còn đi ăn cơm sớm đi, tớ sắp chết đói rồi."

Nghe vậy, Giang Khoát lại buông lỏng cây lau nhà trong tay ra, cây lau nhà tội nghiệp lại rơi xuống đất.

Giang Khoát: "Vậy thì đừng quét nữa, đi ăn cơm thôi."

Diệp Hoài: "..."

Sau khi ăn hoành thánh, thân tâm trở nên ấm áp, Diệp Hoài hỏi Giang Khoát tiếp theo sẽ làm gì.

“Trở lại ký túc xá.” Giang Khoát, “Cậu không về nhà sao?

Diệp Hoài lắc đầu: "Sắp thi rồi, tớ đi thư viện."

“Ừm, đi thôi.” Giang Khoát đi về hướng đối diện với ký túc xá.

"Cậu không về ký túc xá sao?"

"Đi đến thư viện."

Diệp Hoài bật cười, Giang Khoát quay đầu nhìn cậu.

Diệp Hoài không nhịn được cười: "Giang Khoát, có ai nói cậu là cậu đáng yêu lắm không?"

Giang Khoát duỗi ngón trỏ chỉ vào trên trán của cậu: "Cậu."
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 6: Chương 6



“Ừm.” Diệp Hoài nắm lấy cổ áo của cậu, hôn lên môi cậu, “Tớ không nghĩ là mình sai? Cậu đang quan tâm đến tớ sao.”

Giang Khoát nhìn chằm chằm Diệp Hoài.

Diệp Hoài lần lần nữa hôn lên môi cậu, sau lại cảm thấy hối hận, tim đập loạn xạ. Phong cách phóng khoáng này không hợp với cậu chút nào, cậu muốn quay mặt đi, nhưng lại bị đôi mắt đó nhìn chằm chằm không thể cử động được.

Giang Khoát cúi đầu hôn lên môi Diệp Hoài, thấy Diệp Hoài không có đáp lại, cậu lại cúi đầu hôn xuống lần nữa, Diệp Hoài bị hôn ba lần như thế mới sực tỉnh đẩy ra.

“Là....” Trên mặt Giang Khoát nở nụ cười, khóe môi hơi nhếch lên, ánh mắt trở nên sắc bén.

Diệp Hoài đột nhiên cảm thấy mình chính là con mồi trước họng súng của thợ săn, Giang Khoát còn chưa đợi cậu kịp phản ứng đã nói vào tai cậu: "Là tớ thích cậu, muốn cùng cậu."

Diệp Hoài thậm chí không dám nói gì cả.

Giang Khoát nghiêng đầu quan sát biểu hiện của Diệp Hoài, ngay sau đó cậu đứng thẳng người, dùng ngón tay xoa nhẹ huyệt thái dương của Diệp Hoài: "Cậu sợ tớ sao?"

Diệp Hoài ngẩng đầu, Giang Khoát trước mặt mang theo ôn nhu, chẳng lẽ vừa rồi là ảo giác của cậu?

“Không.” Diệp Hoài nói: “Tại sao tớ phải sợ cậu.” Chỉ là không ngờ Giang Khoát lại nói ra những lời táo bạo như vậy.

Kết quả là lúc đến thư viện, Diệp Hoài cũng không có đọc sách, bởi vì Giang Khoát ngồi bên cạnh nhìn cậu chằm chằm hoặc dùng tay véo véo vào người cậu, có lúc lại vô tình hôn lên trán cậu....Diệp Hoài khép sách lại, đánh vào tay Giang Khoát, Giang Khoát thu tay lại nghịch điện thoại, nhưng thỉnh thoảng vẫn len lén liếc nhìn Diệp Hoài. Một lúc sau, điện thoại của Diệp Hoài rung lên.

Giang Khoát: “Anh thích em (/ ∇\ *)”

# #

Hôm đó Diệp Hoài không có tiết học, định ở nhà cả ngày nhưng Giang Khoát gọi điện hỏi cậu có muốn ra ngoài chơi không.

Diệp Hoài hỏi: "Bây giờ cậu đang ở đâu?"

Giang Khoát báo một địa chỉ, cách nhà Diệp Hoài khá gần, Diệp Hoài gãi gãi đầu nói: "Hay là cậu thì đến nhà tớ trước, tớ còn chưa dậy."

Giang Khoát đến nơi, Diệp Hoài vừa từ phòng tắm đi ra sau khi tắm xong, trên đầu còn quấn khăn tắm, nước từ trên tóc chảy xuống cổ.

Diệp Hoài: "Chờ một chút, tớ đi thay quần áo xong rồi đi?"

"Bên ngoài trời rất lạnh."

"Vậy thì tớ sấy tóc trước đã ..." Diệp Hoài cầm khăn lau sơ qua.

“Ừm.” Giang Khoát nói xong liền vươn tay nắm lấy bàn tay đang vò rối tóc của Diệp Hoài, cầm lấy khăn tắm chậm rãi lau đầu cho cậu.

Lau một hồi, Diệp Hoài đột nhiên ngẩng đầu lên, đầu va vào mặt Giang Khoát một cái, Giang Khoát hai tay nắm lấy vai cậu, sợ cậu sẽ té xỉu.

“Cậu ngửi đi.” Diệp Hoài cười cười lắc đầu nhìn anh, “Có mùi liễu.”.

Giang Khoát xoắn một lọn tóc: "Đổi dầu gội đầu rồi sao?"

Diệp Hoài gật gật đầu, phát hiện khoảng cách hai người quá gần, liền vội vàng lùi một bước: "Lát nữa đi đâu vậy?"

“Ừm… Không biết.” Giang Khoát lấy khăn tắm xuống, vén tóc.

Diệp Hoài xoay người đi vào phòng khách, lấy lên một đĩa trái cây với mấy mũi cam thái hạt lựu, "Đây, cho cậu."

Giang Khoát bóc vỏ cam ra, bỏ một múi vào miệng Diệp Hoài, Diệp Hoài vừa nhìn Giang Khoát vừa nhai, tuy rằng hai người đã nói rõ quan hệ từ tuần trước, nhưng Diệp Hoài cảm thấy Giang Khoát có chút nghiêm túc vậy nên hai người vẫn chưa phát sinh điều gì cả, nhiều nhất là chỉ hôn và ôm thôi.

“Nếu anh không biết đi đâu, hay là đừng đi ra ngoài nữa.” Diệp Hoài nói xong ôm Giang Khoát đẩy lên sô pha, “Mời cậu ăn Liễu nhé.”

Hai người cùng nhau nằm trên sô pha, Diệp Hoài nửa người ngồi trên đùi Giang Khoát, Giang Khoát sợ cậu ngã nên vòng tay ôm eo cậu.

Diệp Hoài vùi đầu vào cổ Giang Khoát không chịu dứt ra, Giang Khoát xoa xoa mái tóc còn đang ướt của cậu, sau đó cúi đầu hôn lên vành tai nói: “Vậy thì tớ bắt đầu nhé, đã sẵn sang chưa?” Giọng cậu khàn khàn, giống như tiếng cối đá bị đẩy, trực tiếp lướt lát qua trái tim của Diệp Hoài.

Diệp Hoài cảm thấy nhịp tim của mình càng lúc càng nhanh, cậu vừa mới đi tắm, đáng lẽ phải cảm thấy lạnh, nhưng trong vòng tay của Giang Khoát lại ấm lên một cách lạ kỳ, người không khỏi co rút lại vào trong vòng tay của Giang Khoát. Bàn tay đặt trên eo của Giang Khoát cũng nóng rực, cả người như sắp bị bỏng đến nơi. Diệp Hoài không có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, nhưng lại nhạy cảm và dễ xúc động đến bất ngờ.

Giang Khoát cởi cúc áo ngủ, đưa lòng bàn tay vào v**t v* thân thể cậu, Diệp Hoài nằm bất động trong vòng tay Dương Khoát, mặc cho cậu ta chơi đùa.

"Diệp Hoài."

Diệp Hoài nhướng mắt khi nghe thấy tiếng gọi tên mình, bắt gặp ánh mắt của Giang Khoát, Giang Khoát đang nhìn cậu – sau khi nhận ra điều đó khiến Diệp Hoài cảm thấy toàn thân bốc hỏa, thân thể tr*n tr**ng đối mặt với cậu, dụ dỗ cậu bằng động tác vô cùng d*m đ*ng.

Giang Khoát lợi dụng vẻ mặt sững sờ của Diệp Hoài, thè lưỡi l**m vào môi cậu, đầu môi quấn vào nhau l**m láp đến, ẩm ướt.

Giang Khoát nói: “Nhìn gì tớ vậy.” Diệp Hoài không thể rời mắt.

Phòng khách lạnh lẽo, Giang Khoát không có cởi bộ đồ ngủ của Diệp Hoài ra, mà chỉ là cúc mở quần áo ra, dùng sức hôn nhẹ vào ngực cậu.

Mặc dù Diệp Hoài đã xem đoạn video giải quyết nhu cầu sinh lý, nhưng rõ ràng việc thực chiến không đơn giản như cậu tưởng tượng. Hơn nữa, cậu nhiều nhất là xem mọi người th* d*m trong video, và không có kinh nghiệm trong việc giúp người khác th* d*m, cho nên khi Giang Khoát cởi cúc quần, thả vật vốn đã cứng ngắc ra, nắm lấy cổ tay cậu, Diệp Hoài sững sờ.
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 7: Chương 7



“Diệp Hoài.” Giang Khoát vừa nói vừa ngậm lấy đầu vú của Diệp Hoài, hết lần này đến lần khác ấn đầu lưỡi vào đầu vú.

Diệp Hoài hơi co người lại, đầu ngón tay lướt qua bộ phận sinh dục to lớn kia, Giang Khoát trong cổ họng r*n r* không ngừng, khiến Diệp Hoài nhớ tới con mèo lớn ở nhà ông ngoại bên cạnh, con mèo đó khi được v**t v* thoải mái sẽ kêu gừ gừ như vậy.

“Giang Khoát.” Diệp Hoài vô thức hạ giọng, như là thì thào nói: “Trông anh thật giống một con mèo.

Giang Khoát buông đầu vú sưng tấy bị hắn hoành hành, bằng lưỡi nãy giờ ra, dùng đầu lưỡi l**m vào vùng ức cổ của Diệp Hoài, sau đó ngẩng đầu lên, trong mắt Giang Khoát tràn đầy d*c v*ng, nhưng lại rất kiềm chế, nhắm hờ mắt mang theo ảo giác bình yên.

Diệp Hoài nhìn Giang Khoát, Giang Khoát mở miệng đùa: "Meo meo."

Ngón tay Diệp Hoài khẽ nhúc nhích, cầm lấy quả chuối đang cứng ngắc của Giang Khoát mà nhẹ nhàng v**t v* hai bên thân thể, cậu không cần nhìn xuống, bộ phận sinh dục của Giang Khoát cũng có thể biết được nó hoàn toàn khác với cậu, bất kể là hình dáng hay kích thước, chỉ cần cầm vào là đã có thể cảm nhận được.

“Thoải mái không?” Diệp Hoài giả vờ trêu chọc, nhưng thật ra trong lòng vẫn rất căng thẳng, đầu vú cậu đau đớn vì bị Giang Khoát m*t, trên vai và cổ nổi lên những nốt đỏ sần, cậu cho rằng Giang Khoát là một con mèo lớn ngoan ngoãn, đến bây giờ cậu vẫn nghĩ như vậy, nhưng hành vi của Giang Khoát rõ ràng là muốn để lại dấu vết trên người cậu, hoàn toàn bao vây mọi người vào lãnh địa của mình, nó là một loài ăn thịt thuần chủng, khi bắt được con mồi của mình, trước tiên nó phải gây tê cho bên kia bằng sự dịu dàng, và để cho bên kia ngoan ngoãn đưa mình vào miệng.

“Sờ vào sẽ rất thoải mái.” Giang Khoát nói, cầm tay Diệp Hoài đưa lòng bàn tay ôm lấy q** đ** của mình, Diệp Hoài trong lòng mềm nhũn, thật sự nghe lời Giang Khoát, hai tay mài miết thành vòng tròn.

Khóe môi Giang Khoát khẽ giật, cậu cố ý thở hổn hển bên tai Diệp Hoài, lại vô tình đưa tay vào trong quần pyjama của Diệp Hoài, sở soạng hết mọi ngóc ngách trong đó.

Diệp Hoài xoa miết bộ phận sinh dục của Giang Khoát, miệng chuông rỉ ra chất lỏng trơn nhớt, Giang Khoát kêu cậu mở lòng bàn tay ra, cậu ngoan ngoãn nghe lời, Giang Khoát lau lòng bàn tay cậu, đưa ngón tay vào trong miệng, "l**m nó đi."

Diệp Hoài cảm thấy mình bây giờ giống một con mèo hơn, vì vậy cậu ngoan ngoãn l**m ngón tay Giang Khoát, miễn cưỡng rút lưỡi về phía sau. Ngón tay Giang Khoát lại xâm nhập vào ch* k*n, nước miếng ướt át khiến cậu dễ dàng đút một nửa ngón tay vào.

Diệp Hoài kinh ngạc cong người, Giang Khoát ghé vào lỗ tai cậu nhẹ nhàng thở ra an ủi, Diệp Hoài đã chui hết vào vòng tay của Giang Khoát thì cảm giác khó chịu của dị vật xâm nhập vào cơ thể đã hoàn toàn tan biến. Mặc dù bị Giang Khoát đút vào nhưng cậu vẫn cần mẫn mân mê bộ phận sinh dục của cậu ta. Giang Khoát xoa đầu khen: "Bé ngoan."

Danh tính và vị trí của hai người dường như hoàn toàn bị hoán đổi trong chốc lát, nhưng Diệp Hoài thậm chí còn không nhận ra có gì đó không ổn, dùng đầu ngón tay gõ nhẹ lên miệng chuông đang rỉ chất lỏng, ngoan ngoãn đáp lại. Giang Khoát hôn lên mặt cậu, bế cậu đi vào phòng ngủ.

Điện thoại của Diệp Hoài đang sạc trên bàn đầu giường, Giang Khoát đặt chắc Diệp Hoài xuống giường, liếc nhìn điện thoại, kéo quần của Diệp Hoài xuống, q**n l*t dính trên đầu gối, phải cởi ra.

Bộ phận sinh dục của Diệp Hoài đã dựng đứng lên và ướt át, Giang Khoát sờ sờ hai lần, nó run lên bần bật, Giang Khoát dính người vào đầu chuông đang phun ra chất dịch, Diệp Hoài phát ra tiếng r*n r* không ngừng. Giang Khoát đúng lúc, đứng dậy khi Diệp Hoài chuẩn bị b*n r*, thay vào đó dùng tay đẩy nó. t*nh d*ch của Diệp Hoài bây giờ đã tràn khắp ngón tay, Diệp Hoài há hốc mồm khi Giang Khoát xoa xoa t*nh d*ch nhớp nháp trên tay vào lỗ đít cậu.

Giang Khoát: "Hơi thở cậu thật cuốn, tớ muốn nghe cậu kêu nhiều hơn."

Diệp Hoài xoay người vùi mặt vào trong gối, tư thế này vừa vặn để đầu lỗ càng mở rộng, Giang Khoát mở ra mông, đút hai ngón tay nhúng vào t*nh d*ch, Diệp Hoài đầu gối hơi cong, q**n l*t đã rời xuống đến bắp chân. Giang Khoát quay đầu nhìn chiếc điện thoại trên tủ đầu giường: "Cậu đã xem video tớ gửi chưa?"

Diệp Hoài vừa xuất tinh xong, toàn thân mềm nhũn không còn sức lực, nước miếng chảy xuống khóe miệng thấm ướt cả gối, muốn ngẩng đầu trả lời, nhưng nước miếng lại vương thành tơ, cả người đều ngã ngửa lên gối vì xấu hổ.

Giang Khoát lộ ra không thương tiếc: "Tớ nhìn thấy rồi. Diệp Hoài, thật giống một đứa trẻ."

Diệp Hoài nhảy dựng lên, che miệng Giang Khoát: "Đừng nói nữa!"

Giang Khoát ngón tay bị rút ra khỏi người, hành lang trống trải liền co rút lại hai lần, Giang Khoát cúi đầu l**m má Diệp Hoài: "Đoạn video, cậu đã xem chưa?" Diệp Hoài c** q**n lót treo hờ trên một chân, nhưng Giang Khoát vẫn ăn mặc rất chỉnh tề, chỉ lộ ra bộ phận sinh dục cực lớn, phải nói Giang Khoát quả thực rất đàn ông, trưởng thành hơn nhiều người cùng cấp, dáng vẻ lười biếng cũng rất gợi cảm, đứng trước mặt Diệp Hoài thế này, lại vô cùng dũng mãnh.

“Xem… Xem… cậu biết là tớ đã xem rồi!” Diệp Hoài lắp bắp đến cuối cùng, chợt nhớ ra lúc trước cậu đã thảo luận về nội dung video với Giang Khoát khi chưa biết là nam hay nữ. .

“Ừm.” Giang Khoát cởi cúc áo sơ mi một cái, quần cũng bị cởi ra để lộ q**n l*t, d**ng v*t c**ng c*ng bên trong.

“Cậu đang xem tớ.” Giang Khoát ngẩng đầu, tùy ý cởi áo sơ mi ném xuống đất, “Vậy cậu có muốn tớ ch*ch cậu không?

Diệp Hoài thật sự cảm thấy mình đúng giống như một con mèo, lông tơ trên người nổ tung, muốn trốn chạy nhưng không có chỗ nào để trốn, chỉ có thể chống đỡ thân trên nhìn Giang Khoát bò lên giường.

“Video, mở ra xem.” Giang Khoát nghiêng đầu, “Tớ muốn xem lại.”

[Kịch nhỏ 1 : Tại sao lại thích cậu]

Giang Khoát tìm thấy Diệp Hoài trên sân bóng rổ, trời đang là mùa hè, Diệp Hoài chơi bóng rổ không giỏi nhưng lại đổ mồ hôi rất nhiều, những nam sinh khác đều có bạn gái đưa khăn, chỉ có Diệp Hoài cầm áo lau mồ hôi. .

Giang Khoát cùng bạn bè đi sân vận động mấy này, thấy Diệp Hoài thật ra rất nổi tiếng, có cô gái đưa khăn cho cậu, nhưng cậu chưa bao giờ nhận nó và từ chối ”tớ không đổ mồ hôi!” Người không biết sẽ nghĩ rằng cậu đang chửi thề.

Giang Khoát nhìn về phía Diệp Hoài bên kia tòa nhà, bạn bè gọi mấy lần, cậu đều không đáp lại, cuối cùng bị người bạn ném quả bóng vào người, nhìn bóng rơi xuống đất rồi lăn tới bên phía Diệp Hoài.

Giang Khoát: "Để tớ đi nhặt."

Bạn: "..."

-------------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 8: Chương 8



"Thoải mái không?"

Diệp Hoài lúc đầu miễn cưỡng mở miệng, nhưng Dương Khoát đâm sâu vào, vừa đau vừa sảng khoái, nghẹn ngào đáp: "Thật thoải mái ... Từ từ, từ từ, không được...", “ừm ... Thật là thoải mái ... "

Sau đó Dương Khoát giảm tốc độ, khuấy thành vòng tròn bên trong, x** n*n c*n th*t mềm mại bên trong.

"Thoải mái rồi muốn nói cái gì?"

Diệp Hoài không biết nói cái gì, nhưng cậu biết Dương Khoát hiện tại không dễ nói chuyện như thường, không nói cái gì thì sẽ không tha cho mình.

Lại bị đụng tới vùng nhạy cảm, Diệp Hoài ưỡn ngực, đầu vú dựng đứng lên.

Dương Khoát l**m lưng cậu như một con mèo lớn, rồi lại lướt lên d** tai: “Gọi anh đi.” Cậu đứng dậy, đè Diệp Hoài quỳ xuống giường, lại nhét vào, điên cuồng lắc lư, đùa giỡn với thân thể đang mềm nhũn của Diệp Hoài..

"Anh ơi ... a, đồ xấu xa, ừm....á....cảm ơn anh ... ưm, làm từ từ ... hự, sâu quá đi ..."

Diệp Hoài bị nhấp đến mức mất đi khả năng phản kháng, từ trong miệng cứ thế tuôn ra nhiều từ dâm mỹ hơn, d**ng v*t to lớn của Dương Khoát ra vào trong cơ thể, mang t*nh d*ch ướt nhẹp dính vào trên mông mình.

Dương Khoát vươn tay s* s**ng, xoa xoa huyệt khẩu trên ngực và đầu vú của Diệp Hoài, cậu rút d**ng v*t còn đang ch** n**c của mình ra, đem Diệp Hoài ôm vào trong lòng, mặt áp vào mặt Diệp Hoài rồi lại đút vào trong, hai tay nắm lấy mông của Diệp Hoài s* s**ng, hai b* m*ng của Diệp Hoài đày vết đỏ vì bị tay Dương Khoát hết nắn bọp lại vỗ về.. .

Đây là lần đầu tiên Diệp Hoài trải qua chuyện l*m t*nh mãnh liệt như vậy, bản năng sợ hãi trốn tránh, hiện tại đã dần dần thích ứng với d*c v*ng cuồng bạo và hưng phấn này, cũng bị Dương Khoát dụ dỗ nói mấy câu tục tĩu, mới từ từ buông lỏng ra — nói. Cuối cùng, chính cậu là người đề nghị l*m t*nh.

“Dương Khoát… ư… tuyệt quá anh ơi, nhấp tiếp đi anh.” Diệp Hoài bị Dương Khoát ôm vào lòng mà lắc lư quay cuồng, lỗ hậu siết chặt d**ng v*t c**ng c*ng của Dương Khoát không muốn rời, hai thân hình cứ thể lắc lư không muốn ngừng nghỉ, hơi thở hòa vào nhau nóng bỏng, những tiếng rên âm ỉ sung sướng.....

Dương Khoát tách b* m*ng v**t v* nơi tiếp giáp của hai người, cái lỗ bị d**ng v*t đút vào làm cho nở ra to hơn, nếp gấp kéo căng ra, lỗ hậu môn vẫn tham lam nuốt lấy bộ phận sinh dục to dài của cậu, lưỡi hai người quấn lấy nhau, nước miếng trào ra miệng, giống như hai con mèo đang l**m láp cho nhau.

"Anh muốn nghe em nói ..." Dương Khoát áp sát bên tai Diệp Hoài nói, vẻ mặt bối rối của Diệp Hoài rốt cục lộ ra một chút lý trí, cậu dùng tay thúc vào Dương Khoát, Dương Khoát lấy bộ sinh dục ra cọ xát vào miệng hậu môn Diệp Hoài, Diệp Hoài bị đầu lưỡi chuông mềm mại l**m láp, bao q** đ** ẩm ướt át, hoàn toàn khác với d**ng v*t của cậu, Diệp Hoài khóc lóc van xin nhưng Dương Khoát vẫn không tha, đưa lưỡi chuông tiếp tục l**m láp những nếp gấp gần lỗ *m h*, miệng phát ra âm thanh ú ớ.

"A ... không anh ơi ... đút vào đi anh, anh đừng ...á á...."

Dương Khoát búng bộ phận sinh dục dính đầy nước đọng trên đầu d**ng v*t, tiếng kêu của Diệp Hoài giống như liều thuốc k*ch d*c, tự nhiên muốn nhét vào trong cái lỗ mềm mại mà chọc ngoáy c*n th*t nóng ẩm thêm lần nữa, Diệp Hoài cũng muốn muốn hưởng ứng, miệng gọi cầu xin cậu, khao khát cậu, van xin cậu.

Dương Khoát khẽ v**t v* cằm Diệp Hoài: "Nói thích không?"

Diệp Hoài vươn tay vẫy vẫy ngẫu nhiên từ trên không xuống, muốn Dương Khoát ôm cậu, cưng chiều cậu như mèo sữa, Dương Khoát gần như mất sức mà mủi lòng.

"Dương Khoát ... anh, chồng ... ư, nhấp sâu vào em đi ... em muốn anh đút mãi thế này thôi ..." Diệp Hoài thấy Dương Khoát không muốn ôm mình, liền nói ra những lời tục tĩu mà cậu nghĩ ra được.

“Ngoan, kêu tiếp đi nào.” Dương Khoát nắm bộ phận sinh dục của cậu, tiếp tục tiến vào lỗ hậu một nửa.

“… Chồng.” Diệp Hoài gọi sau một lúc do dự, âm thanh đầu tiên đã thoát ra khỏi miệng, cậu không có vẻ ngượng ngùng như mình nghĩ.

Dương Khoát nhúng bộ phận sinh dục của cậu xuống, "Thật ngoan, chồng em đang ch*ch em đây." Cậu di chuyển với tốc độ nhanh hơn, "Em muốn gì tiếp nào, muốn c*m v** sâu hơn không?"

"Muốn ... aaaaaaa ... Em muốn chim ....chim ... của chồng.....Đút sâu vào em đi ..."

Dương Khoát đút d**ng v*t vào sâu nhất có thể, dùng hết sức lực theo từng cú nắc, một lúc sau Diệp Hoài vừa khóc vừa cố gắng b*n t*nh ra.

“Anh ơi… a… em sắp ra mất rồi, sắp ra rồi....” Diệp Hoài nói, sau đó phun ra một chút t*nh d*ch loãng. Hôm nay cậu đã xuất tinh ba lần, lần cuối cùng là xuất tinh khô, không còn gì bên trong để có thể xuất ra được nữa.

“Diệp Hoài, nói anh nghe thêm lần nữa.” Dương Khoát bắt đầu ra đòn cuối cùng, c*n v** c* Diệp Hoài.

"Chồng ... đút chim anh vào em đi, sâu nữa lên, bắn vào em đi, ưm ... nhanh lên ..." Diệp Hoài ưỡn người áp át vào Dương Khoát, chịu đựng sự va chạm của cậu, "Muốn uống t*nh d*ch, ưm, t*nh d*ch của anh..."

“Được, tất cả đều là của em.” Dương Khoát nói xong liền bắn vào trong cơ thể Diệp Hoài, Diệp Hoài hơi co giật, hứng chịu trọn vẹn tia bắn từ d**ng v*t Dương Khoát..

【Kịch nhỏ 2: Quay video】

Lúc hai người trò chuyện trực tuyến, Diệp Hoài hỏi Dương Khoát về tài nguyên video, không nói Dương Khoát không có tài nguyên trong điện thoại không, nếu tính là có, cậu cũng không muốn cho Diệp Hoài xem.

Cuối cùng, Dương Khoát quyết định tự mình ghi hình, chuẩn bị máy quay, khóa trái cửa nhưng không thể đứng trước ống kính.

---------------
 
Tài Nguyên Của Anh Trai - Thị Tửu Cật Trà
Chương 9: Chương 9



"Thoải mái không?"

Diệp Hoài lúc đầu miễn cưỡng mở miệng, nhưng Dương Khoát đâm sâu vào, vừa đau vừa sảng khoái, nghẹn ngào đáp: "Thật thoải mái ... Từ từ, từ từ, không được...", “ừm ... Thật là thoải mái ... "

Sau đó Dương Khoát giảm tốc độ, khuấy thành vòng tròn bên trong, x** n*n c*n th*t mềm mại bên trong.

"Thoải mái rồi muốn nói cái gì?"

Diệp Hoài không biết nói cái gì, nhưng cậu biết Dương Khoát hiện tại không dễ nói chuyện như thường, không nói cái gì thì sẽ không tha cho mình.

Lại bị đụng tới vùng nhạy cảm, Diệp Hoài ưỡn ngực, đầu vú dựng đứng lên.

Dương Khoát l**m lưng cậu như một con mèo lớn, rồi lại lướt lên d** tai: “Gọi anh đi.” Cậu đứng dậy, đè Diệp Hoài quỳ xuống giường, lại nhét vào, điên cuồng lắc lư, đùa giỡn với thân thể đang mềm nhũn của Diệp Hoài..

"Anh ơi ... a, đồ xấu xa, ừm....á....cảm ơn anh ... ưm, làm từ từ ... hự, sâu quá đi ..."

Diệp Hoài bị nhấp đến mức mất đi khả năng phản kháng, từ trong miệng cứ thế tuôn ra nhiều từ dâm mỹ hơn, d**ng v*t to lớn của Dương Khoát ra vào trong cơ thể, mang t*nh d*ch ướt nhẹp dính vào trên mông mình.

Dương Khoát vươn tay s* s**ng, xoa xoa huyệt khẩu trên ngực và đầu vú của Diệp Hoài, cậu rút d**ng v*t còn đang ch** n**c của mình ra, đem Diệp Hoài ôm vào trong lòng, mặt áp vào mặt Diệp Hoài rồi lại đút vào trong, hai tay nắm lấy mông của Diệp Hoài s* s**ng, hai b* m*ng của Diệp Hoài đày vết đỏ vì bị tay Dương Khoát hết nắn bọp lại vỗ về.. .

Đây là lần đầu tiên Diệp Hoài trải qua chuyện l*m t*nh mãnh liệt như vậy, bản năng sợ hãi trốn tránh, hiện tại đã dần dần thích ứng với d*c v*ng cuồng bạo và hưng phấn này, cũng bị Dương Khoát dụ dỗ nói mấy câu tục tĩu, mới từ từ buông lỏng ra — nói. Cuối cùng, chính cậu là người đề nghị l*m t*nh.

“Dương Khoát… ư… tuyệt quá anh ơi, nhấp tiếp đi anh.” Diệp Hoài bị Dương Khoát ôm vào lòng mà lắc lư quay cuồng, lỗ hậu siết chặt d**ng v*t c**ng c*ng của Dương Khoát không muốn rời, hai thân hình cứ thể lắc lư không muốn ngừng nghỉ, hơi thở hòa vào nhau nóng bỏng, những tiếng rên âm ỉ sung sướng.....

Dương Khoát tách b* m*ng v**t v* nơi tiếp giáp của hai người, cái lỗ bị d**ng v*t đút vào làm cho nở ra to hơn, nếp gấp kéo căng ra, lỗ hậu môn vẫn tham lam nuốt lấy bộ phận sinh dục to dài của cậu, lưỡi hai người quấn lấy nhau, nước miếng trào ra miệng, giống như hai con mèo đang l**m láp cho nhau.

"Anh muốn nghe em nói ..." Dương Khoát áp sát bên tai Diệp Hoài nói, vẻ mặt bối rối của Diệp Hoài rốt cục lộ ra một chút lý trí, cậu dùng tay thúc vào Dương Khoát, Dương Khoát lấy bộ sinh dục ra cọ xát vào miệng hậu môn Diệp Hoài, Diệp Hoài bị đầu lưỡi chuông mềm mại l**m láp, bao q** đ** ẩm ướt át, hoàn toàn khác với d**ng v*t của cậu, Diệp Hoài khóc lóc van xin nhưng Dương Khoát vẫn không tha, đưa lưỡi chuông tiếp tục l**m láp những nếp gấp gần lỗ *m h*, miệng phát ra âm thanh ú ớ.

"A ... không anh ơi ... đút vào đi anh, anh đừng ...á á...."

Dương Khoát búng bộ phận sinh dục dính đầy nước đọng trên đầu d**ng v*t, tiếng kêu của Diệp Hoài giống như liều thuốc k*ch d*c, tự nhiên muốn nhét vào trong cái lỗ mềm mại mà chọc ngoáy c*n th*t nóng ẩm thêm lần nữa, Diệp Hoài cũng muốn muốn hưởng ứng, miệng gọi cầu xin cậu, khao khát cậu, van xin cậu.

Dương Khoát khẽ v**t v* cằm Diệp Hoài: "Nói thích không?"

Diệp Hoài vươn tay vẫy vẫy ngẫu nhiên từ trên không xuống, muốn Dương Khoát ôm cậu, cưng chiều cậu như mèo sữa, Dương Khoát gần như mất sức mà mủi lòng.

"Dương Khoát ... anh, chồng ... ư, nhấp sâu vào em đi ... em muốn anh đút mãi thế này thôi ..." Diệp Hoài thấy Dương Khoát không muốn ôm mình, liền nói ra những lời tục tĩu mà cậu nghĩ ra được.

“Ngoan, kêu tiếp đi nào.” Dương Khoát nắm bộ phận sinh dục của cậu, tiếp tục tiến vào lỗ hậu một nửa.

“… Chồng.” Diệp Hoài gọi sau một lúc do dự, âm thanh đầu tiên đã thoát ra khỏi miệng, cậu không có vẻ ngượng ngùng như mình nghĩ.

Dương Khoát nhúng bộ phận sinh dục của cậu xuống, "Thật ngoan, chồng em đang ch*ch em đây." Cậu di chuyển với tốc độ nhanh hơn, "Em muốn gì tiếp nào, muốn c*m v** sâu hơn không?"

"Muốn ... aaaaaaa ... Em muốn chim ....chim ... của chồng.....Đút sâu vào em đi ..."

Dương Khoát đút d**ng v*t vào sâu nhất có thể, dùng hết sức lực theo từng cú nắc, một lúc sau Diệp Hoài vừa khóc vừa cố gắng b*n t*nh ra.

“Anh ơi… a… em sắp ra mất rồi, sắp ra rồi....” Diệp Hoài nói, sau đó phun ra một chút t*nh d*ch loãng. Hôm nay cậu đã xuất tinh ba lần, lần cuối cùng là xuất tinh khô, không còn gì bên trong để có thể xuất ra được nữa.

“Diệp Hoài, nói anh nghe thêm lần nữa.” Dương Khoát bắt đầu ra đòn cuối cùng, c*n v** c* Diệp Hoài.

"Chồng ... đút chim anh vào em đi, sâu nữa lên, bắn vào em đi, ưm ... nhanh lên ..." Diệp Hoài ưỡn người áp át vào Dương Khoát, chịu đựng sự va chạm của cậu, "Muốn uống t*nh d*ch, ưm, t*nh d*ch của anh..."

“Được, tất cả đều là của em.” Dương Khoát nói xong liền bắn vào trong cơ thể Diệp Hoài, Diệp Hoài hơi co giật, hứng chịu trọn vẹn tia bắn từ d**ng v*t Dương Khoát..

【Kịch nhỏ 2: Quay video】

Lúc hai người trò chuyện trực tuyến, Diệp Hoài hỏi Dương Khoát về tài nguyên video, không nói Dương Khoát không có tài nguyên trong điện thoại không, nếu tính là có, cậu cũng không muốn cho Diệp Hoài xem.

Cuối cùng, Dương Khoát quyết định tự mình ghi hình, chuẩn bị máy quay, khóa trái cửa nhưng không thể đứng trước ống kính.

---------------
 
Back
Top Bottom