- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Taekook] ~ Game World ~ Thế Giới Trò Chơi 


Chap 10: Cảm thấy có lỗi.



Chap 10: Cảm thấy có lỗi.



Giữa đêm khuya thanh vắng đọc fic kinh dị mới tạo nét đúng không nào?
Để có trải nghiệm chân thật nhất thì mọi người nên nha.
Mong mọi người cứ 5' lại ngó ra sau lưng một lần.
Kẻo thấy có bóng đen đứng đó là ngất liền tại chỗ đó.


_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Sáng hôm sau.Mặt Trời ló rạng, hừng đông theo đó mà hiện diện nơi cuối trời.
Dần dần tô phủ muôn trùng vạn vật cõi trần gian.
Những tia nắng đầu tiên được gieo xuống.
Êm dịu.
Sau cùng lại bừng sáng mà xuyên thủng màn đêm.
Bóng tối được xua tan, trả lại một khoảng trời rực rỡ.
Áng mây như còn vương vấn đêm thâu mà đọng lại hình sắc u tối, giao hòa cùng bảng màu mây muôn hình vạn trạng, lơ lửng tô điểm bình minh.
Vạn vật khởi sắc, biến chuyển rộn ràng theo ngày mới.
Chim muông tứ phương đổ về, cất giọng hót rung động đất trời.
Sương sớm gieo xuống, giăng phủ khắp nẻo đường, đọng lại trên cây cỏ một màn nước, ánh lên như pha lê dưới nắng hồng.
Trời đêm đơn điệu tiêu tan, màu sắc hồi sinh, mầm sống trỗi dậy, khởi động khóa chốt tự nhiên.
Thế giới choàng tỉnh sau cơn mê, sinh linh khắp nơi như đang sống lại cho một ngày bận rộn.Dẫu bình minh có đẹp biết bao nhiêu, xuyến xao biết nhường nào, rung cảm đến đâu đi chăng nữa thì suy cho cùng, sau tất cả, chỉ là một màn đẫm máu, bi ai.Người chơi thức dậy được ôm trọn bởi nét thơ mộng của trời, bị mê hoặc như một liều thuốc an thần mà Thượng Đế ban tặng.
Để rồi cho tới khi nằm lại nơi cõi chết, họ một lần nữa lại được chở che bởi đất đai.Đất trời luân phiên chữa lành trái tim loài người thì giờ đây chẳng khác nào cánh cửa mở ra địa ngục trần gian.
Trong tình cảnh hiện tại, họ chẳng khác nào một sinh vật thí nghiệm, được tiêm sẵn cho một liều thuốc mê.
Và, ngay sau đó là một liều thuốc độc vậy.Bình minh đẹp nhỉ?
Nhưng giờ đây đã nhuốm màu đen u ám.
Mà cũng chẳng bớt đi đôi phần chết chóc.Bóng đêm bủa vây dần tan biến, nhưng tội ác vẫn còn đó, dưới cái mác của Chính - Thiện.Thuốc độc đã ngấm dần, bọn họ đứng trước ranh giới tử sinh sẽ phải đưa ra lựa chọn cho ván bài cược cuộc đời mình.Hay có chăng là Thần Linh đã đi trước một bước?"
Trò chơi chính thức được kích hoạt.
Ta cảm nhận rõ điều đó, ngay tại đây, chính vào khoảnh khắc này.
Cảm giác tàn sát lẫn nhau, thật khó có thể cưỡng lại.
Cuộc vui đã bắt đầu.
Chúc các người chơi may mắn sống sót."
Khi này, trời gieo nắng nhạt, phủ kín nhân gian.
Ánh sáng nhẹ nhàng chiếu xuống hình bóng hai con người thanh tú đang nằm trong góc phòng.
Đôi bạn trẻ vẫn đang ôm nhau ngủ ngon lành, mặc kệ trời đất có biến chuyển ra sao.Cũng có thể nói, tìm được chốn bình yên giữa mớ hỗn loạn trùng trùng ngoài kia quả thức chẳng dễ dàng gì.
Tận hưởng một chút trước khi chết cũng khiến cho mạng sống trở nên ý nghĩa hơn mà.Khi này, như buổi sáng đượm màu mưa lần đó, cậu có dấu hiệu tỉnh trước.Cặp mắt bắt gặp ánh sáng chói rọi khắp gian phòng liền nheo lại.
Nét mặt phảng phất sự mệt mỏi dù tối qua cậu đã có một giấc ngủ ngon.
Phải còn, trò chơi vẫn còn đó, chừng nào còn chưa biến mất, mọi người vẫn chẳng thể trọn giấc mỗi đêm được.
Cậu gỡ bàn tay đang đặt trên eo mình xuống.
Nhìn gương mặt đẹp trai vẫn còn đang ngủ ngon lành bên cạnh, cậu thiếu điều chỉ muốn tát thật mạnh vào đó.
Bây giờ là mấy giờ rồi mà vẫn còn thản nhiên say giấc nồng như vậy?
Nhưng cũng nhờ hắn mà hôm qua cậu đã gỡ đi nỗi sợ bóng tối trong mình mà an tâm nhắm mắt.
Đây có lẽ là lần hiếm hoi Jungkook có được giấc ngủ sâu đến vậy.
Trong lòng như có dòng nước mát chảy qua.
Cậu cũng không phủ nhận những thiện cảm trong mắt cậu dành cho hắn.
Quả thực từ lúc trò chơi bắt đầu cho đến bây giờ, hắn đã giúp cậu không ít lần.
Hầu như mỗi trò chơi cậu đều chung nhóm với hắn, và cũng chính nhờ vậy mà cậu mới có thể toàn mạng đến giờ phút này.
Cậu thú thực cũng rất biết ơn.Mà khoan!
Tính ra là cậu cũng có công mà nhỉ.
Dù không đóng góp chất xám được nhiều như hắn nhưng đa số các vòng chơi, những lập luận của cậu đều là cơ sở để hắn phân tích đúng hướng.
Vậy thôi khỏi biết ơn đi.
Chừng nào cậu ăn bám hắn hoặc là hắn bao nuôi cậu thì lúc đó tính sau.
Giờ não cậu vẫn còn đang dùng tốt kia mà.Liếc mắt xuống đồng hồ đang đeo trên tay hắn, đã hơn 7 rưỡi rồi.
Nhưng mà trò chơi chưa thông báo thêm bất cứ thông tin nào.
Giờ trông bọn họ chẳng khác trẻ lạc giữa chốn đông người là mấy.
Có lẽ bây giờ vẫn có người đang ngủ.Mà cụ thể là cái tên đang nằm ngay cạnh cậu đây.Lần này cậu không đá hắn mạnh bạo như lần trước nữa, thay vào đó cậu cầm chỏm tóc trên đỉnh đầu hắn mà kéo lên.
Đang yên giấc thì cơn đau ập đến như vũ bão, càn quét qua đại não ép hắn tỉnh dậy.
Tay ôm lấy phần tóc vừa bị giật vừa xuýt xoa, giãy dụa như cá mắc cạn.
Chắc hẳn thứ hắn cần lúc này là một xô nước chứ chẳng còn gì nữa đâu.- Này, cậu không thể báo thức tôi nhẹ nhàng hơn được sao?
Hết đá tôi lăn xuống giường, giờ lại cầm tóc tôi kéo lên.
Rốt cuộc cậu có còn là con người không thế?
- Không thì sao.
Tôi là con quỷ đó.
Nào tôi mà chết thì tôi sẽ ám anh cho mỗi đêm ngủ không ngon, co giật đùng đùng rồi lăn xuống giường.Hắn nghe vậy cũng bất lực lắm.
Gọi kiểu này hiệu quả hơn đồng hồ báo thức nhiều, cơ mà hơi tốn nước mắt đó.Cậu để ý tóc hắn bám thứ đầy bụi màu vàng sẫm dưới nền nhà.
Sờ lên tóc mình, sạch bóng, chỉ có đôi chỗ còn vương ít bụi nhưng phủi qua là sẽ sạch.
Nhớ lại thì ban nãy hắn ôm đầu cũng chỉ có tay phải.
Bây giờ cậu mới nhận ra, hắn đêm hôm qua đã lấy một tay làm gối ngủ, một tay ôm cậu nên tóc mới bám nhiều bụi như vậy.
Còn ban nãy là do hắn tê tay.
Nghĩ đến việc bị vật nặng đè lên suốt một đêm, sáng dậy bị tê là thấy phê hết cả người.
Chắc là từ tê chuyển sang đau luôn rồi.
Ban nãy kéo tóc hắn cậu lại lỡ mạnh tay quá.
Nhớ lại bèn cảm thấy có lỗi.Không nghĩ nhiều, cậu nhích lại gần chỗ hắn, lấy tay phủi đi từng lớp bụi bám trên tóc.
Sau một hồi khi thấy chỉ còn vương màu vàng nhẹ thì cậu mới thôi.
Vốn dĩ chẳng hết bụi được nên đành phủi đi càng nhiều càng tốt vậy.
Sau đó liền cầm tay hắn lên mà ra sức mát xa.Hắn thấy một màn như vậy cũng không khỏi kinh ngạc.
Cậu từ khi nào lại trở nên dịu dàng như này nhỉ?
Hay là hôm qua cậu ngủ ngon quá mà mất trí?
Hay là lúc ngủ đầu đập vào đâu?
Hay là có người đánh tráo cậu đi mất rồi?
Quanh quẩn trong mớ suy nghĩ, tiếng nói của cậu kéo hắn về thực tại:-Anh thấy bớt đau chưa?
Có cần tôi mát xa thêm không?Hắn đơ mặt ra một lúc, không trả lời mà lấy tay đặt lên trán cậu rồi lại đưa lên trán mình, thản nhiên nói:-Này, cậu có bị sốt đâu đúng không?
Nhiệt độ cơ thể vẫn ổn định mà.
Mà sao hôm nay cậu lại quan tâm tôi tận tình thế?
Hay cậu bị đa nhân cách?Nói rồi hắn làm bộ mặt như thể vừa trải qua cú sốc kinh khủng lắm làm cậu tức sôi máu.
Thôi thì coi như nể tình hắn giúp cậu cũng nhiều nên hôm nay cậu sẽ tu hành chánh quả, tịnh tâm một hôm không đánh hắn vậy.-Tôi là đang lo cho anh đó.
Thấy anh lấy tay kê đầu cho tôi bị bẩn tóc thì phủi giúp anh.
Tay anh bị tê thì tôi mát xa giúp.
Thế mà lại bị đồn đa nhân cách.
Số tôi đúng là khổ quá đi mà.
Nhưng mà hôm nay tôi sẽ không đấm anh đâu, còn những ngày sau thì tôi không chắc.Nói rồi cậu lấy tay chấm chấm nước mắt như thật.
Lúc này hắn mới hiểu lý do cậu làm vậy, thì ra là muốn chuộc lỗi.
Trong đầu hắn nảy ra ngay một ý tưởng hết sức táo bạo.
Thực ra hắn thích ôm cậu lắm, nhưng mà không được phép.
Lần kia là vô tình còn lần này là ngoại lệ.
Những lần sau thì hắn không chắc.
Nhân cơ hội ngàn năm có một này đành cược thử một ván vậy.- Cậu nói hôm nay không đấm tôi nhưng nhỡ cật thất hứa rồi sao?
Chi bằng cược đi thì tôi mới tin cậu.Jungkook chẳng khác nào một con thỏ trắng ngây thơ vô số tội nên không nhận ra ẩn ý sâu xa trong lời nói của hắn được.
Để ý kỹ một chút thì sẽ không khó để nhận ra, hắn đây là đang muốn đòi hỏi từ cậu.-Được, có gì mà phải sợ, tôi đã hứa rồi kia mà.Thấy cá đã cắn câu.
Hắn nhếch mép, miệng nói nhanh không vấp lấy một chữ:-Nếu hôm nay cậu không đấm tôi thì không nói, nhưng mà nếu cậu lỡ đấm thì dù vô tình hay cố ý, sẽ phải để tôi ôm bất cứ lúc nào tôi muốn.
Cậu lúc này mới vỡ lẽ: "Thì ra là mình bị dụ".
Tức chết cậu rồi, bằng này tuổi đầu còn bị người ta lừa.
Nhưng lúc nãy lỡ mạnh miệng rồi không rút lại được, nếu không sẽ rất mất mặt.
Phóng lao rồi đành phải theo lao vậy.
Đúng là cái miệng hại cái thân.
Sau này cậu sẽ không hứa vô tội vạ với cái tên cáo già gian manh xảo quyệt này nữa.
Đúng là số khổ gì cũng réo tên cậu.
Làm như lễ tế gọi tên không bằng.-Đ...
Được thôi.
C...
Có gì mà phải sợ.
Tôi cá là tôi không mất quyền kiểm soát mà đấm anh đâu nên khỏi lo.Mạnh miệng là vậy nhưng mà giọng vẫn run như thường.
Nhìn cái vẻ mặt hả hê của hắn hiện tại đi, tay cậu ngứa lắm nhưng giờ mà gãi là dở rồi.
Thôi đành nhẫn nhịn qua hôm nay vậy.
Phật đã dạy rồi, làm gì cũng phải đặt chữ nhẫn lên hàng đầu.
Theo Phật một hôm mong Phật độ cho vậy.
Sau hôm nay thì hắn biết tay cậu.
Thượng cẳng chân, hạ cẳng tay lên mặt hắn cho bẹo hình bẹo dạng đi thì thôi.
Hắn thấy cậu e sợ như vậy cũng không giấu nổi niềm vui mà bất giác mỉm cười.
Hắn từ khi nào có sở thích trêu chọc cho tới khi cậu xù lông lên mới thôi.
Người ngoài nhìn vào sẽ là bức tranh một thỏ một cáo ngồi bên cạnh hàn sự với nhau.Tưởng tượng hơi khó tin nhưng mà cũng dễ thương đó chứ.Lúc này, một giọng nói quen thuộc vọng lên từ cõi ta bà:"Chào buổi sáng tất cả các người chơi, các bạn đã thức.
Màn chơi "Thị Trấn Bỏ Hoang" sau đây sẽ chính thức được kích hoạt.
Trước tiên, xin lưu ý một số điều luật như sau:1.
Trò chơi như đã được nhắc trước sẽ xuất hiện dưới dạng bản đồ, đương nhiên là sẽ có lối ra.
Điều kiện là các bạn phải hoàn thành xong tất cả các nhiệm vụ được giao.2.
Vì cấu tạo đặc thù của trò chơi nên bản đồ là yếu tố không thể thiếu.
Ngoài ra sẽ có thêm các nhu yếu phẩm cần thiết bao gồm:- La bàn và bản đồ
- Đồ ăn và thức uống
- Quần áo và dày dép
- Thuốc men và công cụ thiết yếu và vật dụng phòng trường hợp cấp bách Bởi lẽ vì bỏ hoang nên các các công cụ hỗ trợ ở đầy không sử dụng được hoặc bị vô hiệu hóa từ trước.3.
Là bản đồ nhưng có giới hạn và phạm vi rõ ràng.
Chung quanh những khu vực vượt quá phạm vi là vực thẳm.
Kẻ nào cố gắng bỏ trốn sẽ rơi xuống và chết mất xác ngay tại chỗ.
Ngoài ra, vị trí của các bạn sẽ được hiển thị bằng một chấm trắng có tên trên bản đồ.
Các chấm trắng tương ứng với vị trí của các người chơi sẽ xuất hiện cùng nhau và sẽ di chuyển liên tục.
4.
Đường đi đến các vị trí nhiệm vụ là cố định, chỉ khi đi theo cung đường được đánh vạch trắng mới có thể tới nơi.
Còn lại, bất cứ vị trí nào khác trên bản đồ đều có thể tự do lựa chọn đường đi đến đó, miễn sao tối giảm thiểu khoảng cách để tránh mất thời gian.5.
Thời gian hoàn thành thử thách là vô thời hạn.
Bất cứ lúc nào đều có thể hoàn thành.
Theo nhóm hoặc cá nhân là tùy các bạn.
6.
Sau khi người đầu tiên hoàn thành thử thách và dịch chuyển qua các vòng tiếp theo, những người chơi còn lại sẽ tiếp tục thử thách ở vòng trước nếu chưa qua được màn.
Thế nhưng, trong trường hợp này, những người chơi còn lại sẽ có thời gian đếm ngược 12 tiếng để hoàn thành.
Bằng không sẽ bị mắc kẹt trong đây mãi mãi.7.
Nhiệm vụ sẽ được gửi đến lần lượt cho các người chơi.
Nhiệm vụ khác sẽ được gửi đến là khoảng nửa tiếng sau khi hoàn thành nhiệm vụ trước đó.
Trong trường hợp cá nhân hay đội nào hoàn thành chuỗi 5 nhiệm vụ sẽ có thời gian nghỉ là 3 tiếng.
Số nhiệm vụ sẽ không được quy định trước, nếu nhiệm vụ không thể hoàn thành, cá nhân hoặc nhóm đó sẽ phải thông báo để đổi nhiệm vụ.
Một nhiệm vụ giống nhau sẽ có thể lặp lại nhiều lần đối với các đội chơi các nhau và thứ tự là ngẫu nhiên.
8.
Vì đây không phải là thử thách đồng đội nên giúp đỡ hay không giúp đỡ người khác tùy thuộc vào quyết định của bạn.
Và nếu có thể, hãy cố gắng loại bỏ người chơi bằng cách giết họ.
Một khi đã ra tay, mạng sống của kẻ giết sẽ chỉ được đảm bảo sau 24 giờ mà không một ai phát giác ra bạn là hung thủ.
Với mỗi lần như vậy, bạn sẽ nhận được gợi ý cho các nhiệm vụ tiếp theo.
Kẻ giết người sẽ không được chỉ định, tất cả người chơi đều có thể ra tay.
Vì vậy, nếu muốn sống sót, hãy tự đảm bảo tính mạng cho chính mình.9.
Khi phát hiện ai là kẻ giết người, bạn không nhất thiết phải thông báo cho người khác biết, chỉ cần đọc số hiệu của kẻ sát nhân và số hiệu của người bị giết là được.
Âm lượng tùy bạn.Bên trên là tất cả những điều cần lưu ý, còn lại các bạn phải tự mình khám phá.Ai vi phạm sẽ ngay lập tức bị trừ khử.Chúc các người chơi may mắn qua ải."
Lúc này, một tiếng Phịch lớn vang lên.
Cả hai giật mình quay ra đằng sau, trước mặt là hai chiếc balo và một cuộn giấy được cuộn lại, giắt ở túi bên.
Trông balo có vẻ không nhiều nhưng sẽ rất nhanh mất sức nếu mang theo trong khoảng thời gian dài.
Bề ngoài màu nâu đen, kiểu dáng tương tự với loại dùng để leo núi thông dụng.
Ngoài ra không có thêm gì đặc biệt đáng chú ý.
Cậu và hắn rút cuộn giấy lên, mở ra xem.Bên trong là một tấm bản đồ.
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
~ Góc tâm sự: Mấy nay lắm sự kiện quá với vào năm học rồi nên sẽ chắc cú là bận nha mọi người, nhưng au vẫn sẽ cố gắng ra chap cho độc giả đọc nè.
Nhớ ủng hộ tui nha.
Tích cực cmt lên đi chứ đừng hóa fic t thành cái chùa nữa.
Khổ quá mà



* Ảnh minh họa cho balo mà Taekook mang theo.Cơ mà nhìn là biết nặng rồi.
Không biết Jungkook xử lý thế nào ta?


THANKS
