Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 180: Chương 180



Nhóm bên ngoài nhìn vào sớm không nhịn được. Liên tục mong ngóng đến lượt mình. Cuối cùng Mèo và cô bạn Đông Yên cũng đến lượt, theo sau mọi người đi vào.

Sau đó là quá trình hai cô gái nhỏ một lần nữa bỏ quên hình tượng trước toàn thể người theo dõi, mải mê ăn đến nỗi trên đĩa không còn gì mới ngỡ ngàng đã ăn hết rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khán giả: May mắn lúc mới mang món ra cô ấy còn nhớ đến chúng ta quay cho xem hình dáng thế nào, nếu không chỉ sợ không biết đó là gì. Bây giờ muốn ném phẫn nộ phải làm sao?

Mặc dù có nhiều người mải mê chìm đắm trong mỹ thực, nhưng tình cờ trong số đó có nhiều fan của Đàm Đàmtìm đến, vừa vào đã tìm kiếm bóng dáng của thần tượng.

Sau đó họ phát hiện, bên trong phòng bếp hình như có một thân ảnh quen thuộc. Có lúc góc nghiêng mặt của người đó lộ ra, cả đám thót tim theo bản năng cúi đầu.

Mẹ ơi sao Cố đại thần lại ở đây vậy, không được rồi nếu để nhà hàng xóm biết thì sao. Chuyện lần trước vẫn còn ám ảnh quá, họ không muốn bảo bối mình nghe mắng nữa đâu.

Vậy nên cả đám vừa ăn vừa lo lắng lại vừa thầm cầu nguyện, hy vọng đừng để nhà nào biết chuyện này.

Nhưng người tính không bằng trời tính, đôi khi điều gì càng hy vọng không đến thì nó lại xảy ra.

Không những Cố đại thần xuất hiện một mình mà còn kéo theo Đàm Đàmtheo cùng, hai người một mạch thẳng tiến vào top 1 hotsearch.

Người đăng là một trong những đại fan nổi tiếng của đỉnh lưu Nhất Dã. Không biết từ đâu có tấm hình này, mua lại hay trực tiếp chụp, nhưng chắc chắn một điều nó đã mang đến cú nổ mạnh cho một số nhà, đặc biệt là Bọt và Nốt Chu Sa. Thuyền của họ xác định hoàn toàn lật. Anh của họ có nguy cơ ở ẩn cũng là thật.

Vì Anh Là Nhất Dã V: Hóa ra không phải chỉ là xào couple, mà thật sự vẫn có một tình cảm đáng trân trọng còn tồn tại. Nhìn vào mắt anh ấy tôi mới biết cụm từ “ánh mắt thâm tình chứa biển sao là em” hóa ra là sự thật. Cá nhân tôi xin chúc phúc hai anh chị *hình ảnh 2 người đứng nhìn nhau* *video Cố Thần Vũ cột tóc cho Đàm Đàm*.

Trạm tỷ này ra tay một phát thật sự gây chấn động không nhỏ. Video của cô ấy lọt hẳn vào top video hot nhất trong ngày. Lượt yêu thích và bình luận đang vượt kiểm soát cứ thế tăng vù vù.

Hastag #Cố ảnh phụ bếp cột tóc cho Đàm Đàm# chính thức vượt kỷ lục tháng, tính đến thời điểm hiện tại thời gian bạo tím được chứng thực kéo dài nhất, nhiệt độ nóng liên tục nhận lượt thảo luận cao.

Anh ấy: Mị nói thật mị muốn bái lạy cái người quay video này một lạy. Quay khéo vậy trời, tình cờ đúng lúc tóc Đàm đại ca bị tuột, ảnh đế Cố xuất hiện hỏi giúp đỡ, rồi nhẹ nhàng cột tóc giúp cô ấy. Má ơi nhìn ánh mắt của anh ấy kìa. Tim mị muốn nhão thành đường luôn.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 181: Chương 181



Nói không với đường hóa học: Đột nhiên bị một cục mật ong to bự nhét mồm. Móa ơi tui xỉu cái đùng. Anh à làm ơn đừng cười như vậy, em chớt mất.

Dưa bở: Xem ra Cố ảnh tình nguyện chìm đắm không lối thoát rồi. Trong mắt anh ấy chỉ có cô, ngọt tràn màn hình luôn đó. Đôi này lão nương cũng muốn đu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trà sữa và mochi: Anh ấy thật sự nghiêm túc. Anh ấy tạm dừng hoạt động thật rồi. Chẳng lẽ từ giờ trở đi sẽ thành phụ bếp cho Đàm Đàm. O.M.G chuyện gì vậy trời….

Anh họ Cố: Hy vọng anh chỉ đang nghỉ ngơi, không phải có năm anh cũng mất tích suốt hay sao. Em chấp nhận chờ ngày anh quay lại.

Ngoài ra hastag #Pealla và Lasagna của Đàm Gia# cũng mon men leo đến top 10 bảng hotsearch.

Nhờ nhiệt của Cố ảnh, thêm Mèo blog live stream nhận được lượt tương tác và chia sẻ rộng rãi. Mà mọi người đều biết đến hai món ăn của Ý và Tây Ban Nha đã có mặt ở Hoành đ**m.

Hoành đ**m Trạm có một bài đăng được gắn trên đỉnh, đang nhận được lượt thảo luận cao của người qua đường.

Ký sự Đàm Gia: Tôi thật sự hạnh phúc, rất khó để có thể diễn tả cảm xúc bây giờ. Chỉ biết rằng lòng tôi đang ngập tràn cảm động và sung sướng. Hôm nay tôi đã được ăn lại hai món mà tôi siêu thích, đó chính là Lasagna và Pealla. Chỉ là trong một lần tình cờ nói chuyện với Đàm Đàm, tôi có than rằng đến giờ vẫn ấn tượng với hai món đó, nhưng tiếc không thể bắt gặp được hương vị giống như vậy nữa. Thế mà hôm nay cô ấy lại dành tặng cho tôi một món quà vô giá. Vẫn là hương vị đó như mang tôi trở lại những năm tháng tuổi trẻ. Cảm ơn Đàm Gia, cảm ơn cô gái rất nhiều *hình ảnh Pealla và Lasagna*.

Lão nương họ Đàm: Ganh tị với lầu trên quá. Nhưng cũng cảm ơn bạn vì nhờ bạn mà tôi được thưởng thức món ngon mới. Rất ấn tượng với lasagna, bây giờ tôi cũng bị si tình với ẻm rồi. Chưa ăn ở đâu bao giờ nhưng với tôi phiên bản của chồng chính là chân ái.

Fan bàn tay của Đàm Đàm: Tại hạ từng ăn Pealla ở Barcelona rồi, phải một lần nữa khâm phục Đàm ngự trù. Cô ấy nấu ngon như người địa phương vậy đó. Hơn nữa vị có điều chỉnh chút nhưng tôi thích phiên bản hiện tại hơn, rất dễ ăn và hợp khẩu vị.

Con mèo mướp ngoài vườn của Đàm Gia: Tôi đau đớn tôi gục ngã, hóa ra mọi người ủ mưu hết rồi, cố tình xin nghỉ để hôm nay đi ăn. Đến lượt tôi thì đã thành ngày thứ 3. Quá đáng ghét!

Người ăn dưa vừa hóng chuyện món ăn ở Đàm Gia vừa hóng hình ảnh của Cố ảnh đế. Sau dần mọi người đều chấp nhận sự thật là người lấy cơm cho mình chính là đại thần.

Trong ba ngày mở bán món giới hạn, khách đặc biệt ghé đến đông. Thậm trí có một vài vlog nổi tiếng đến live stream.

Thỉnh thoảng khán giả sẽ bắt gặp gương mặt điển trai đưa cơm ra cửa, lại tiếp tục mải mê nhìn theo không lỡ chớp mắt.

Aiz...mỹ nam như vậy ai mà không yêu thương.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 182: Chương 182



Một sự kiện khá hài hước đã xảy ra. Lúc live stream có người mẹ là khán giả vô tình bắt gặp cậu con trai mình đang trong kỳ nghỉ nói bận rộn học tập không về được, vậy mà bây giờ đang mải mê vui vẻ ngồi ăn uống quên trời đất.

Người mẹ này không những không sợ mất mặt, còn hài hước nhờ chủ blog hỏi cậu con trai đã làm bài tập chưa?

Cậu trai nào biết một lần nói xạo duy nhất lại bị cả nước biết, thế là xấu hổ đến mức mặt đỏ au nói đã làm xong rồi.

Người mẹ còn không tin gửi cho chủ blog nói con trai đọc đáp án bài này thì mới duyệt.

Ấy thế mà không ai hiểu con bằng mẹ, đúng phải bài cậu cắn bút không biết làm, ngay cả vài cậu bạn bên cạnh cũng bó tay chịu trói chưa ra đáp án.

Nhóm thanh niên than thở sao mẹ bạn mình lại chọn đúng bài khó nhất trong dãy đề. Cả đám vẫn chưa ai làm ra được.

“Mẹ à bài đó còn chưa ai giải được đâu. Thầy cũng nói bài đó vượt cấp, không làm được cũng bình thường.”

“Phải đó cô, ngay cả Diêu thần ngồi bên cạnh con cũng chưa chắc chắn đáp án làm ra là đúng đâu.”

"Cô cũng biết Diêu thần nổi tiếng của trường con mà đúng không."

Nhóm người ngồi xung quanh vừa hóng chuyện vừa sung sướng ăn cơm. Tuổi trẻ tràn ngập thanh xuân như một bức tranh đã phủ bụi chợt ùa về.

“Mấy đứa mang bài toán đó ra đây, nếu chúng tôi biết sẽ chỉ giúp cho.”

“Phải đó, chẳng lẽ tất cả mọi người ở đây đều không làm được sao.”

“Ngày xưa lão tôn chính là toán ca của lớp đó. Đưa thử xem nào.”

Đàm Đàm nghe Nhiễm Nhiễm kể lại tò mò đi ra cửa nhìn. Thấy nhóm thanh niên đang tụm đầu bứt óc, mọi người xung quanh cũng bàn tán với nhau.

Dương Anh Đào đột nhiên có mặt khoanh tay trước n.g.ự.c đứng đằng sau hóng chuyện. Lòng thầm nghĩ hy vọng bạn mình không lên tiếng.

Dương Anh Đào nhìn bài toán trong trang giấy, cô cũng ra đáp án nhưng không tự tin lắm. Theo thói quen gọi.

“Tiểu Đàm cậu xem dùm mình đáp án mình làm có đúng không?”

Diêu Vi nghe chị gái đứng sau nói vậy nhìn qua, thắc mắc hỏi.

“Chị biết đáp án à, chị nói thử xem có giống em không.”

Dương Anh Đào nhìn qua đáp án của cậu bé, dù không muốn tổn thương cũng không thể nhắm mắt nói dối được.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Đáp án của chị khác em, dù vẫn chưa biết đúng hay sai nhưng của em thì sai chắc rồi.”

“Chị không biết đáp án sao chứng minh em sai được. Không thuyết phục tí nào.”

“Chị không biết nhưng có người ở đây sẽ giải được.”

“Ai?”

“Chị vừa nói rồi.”

Ánh mắt mọi người không nhịn được nhìn về phía cánh cửa gỗ. Cô gái thản nhiên đứng nhìn ra phía họ, ánh nắng ấm áp từ đèn bếp bao lấy, dung nhan càng thêm yêu kiều.

Bài toán này chắc chắn là toán cao cấp, cho dù sinh viên đại học cũng chưa chắc giải được. Chẳng lẽ cô ấy có thể sao?
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 183: Chương 183



Dương Anh Đào cầm trang giấy của Diêu Vi đến cho Đàm Đàmxem, bị cô bạn nhìn chỉ biết nhe răng cười. Ai kêu cô cũng không biết mình làm chính xác hay không, tò mò vậy sao chịu nổi.

Đàm Đàmcầm trang giấy chi chít chữ, ánh mắt thản nhiên lướt qua một lượt, không cần thời gian suy nghĩ đã nói luôn.

“Cậu ấy sai rồi. Cậu thì gần đúng.”

“Thật sao. Sai ở đâu? giữa, gần cuối hay chỉ đáp án.”

“Cậu là bước thứ 3, cậu ấy bước thứ 2. Đáp án phải là

Dương Anh Đào đứng bên cạnh ghi lại theo cách giải của mình. Đến bước thứ 2 quả thật cô đã làm khác cậu bé kia.

Theo lời của Đàm Đàmtrong quá trình giải tiếp cô thận trọng hơn. Khi ra đến con số như Tiểu Đàm nói mới mong đợi đưa cô ấy xem.

Đàm Đàmnhìn thoáng qua hơi mỉm cười nói.

“Ừ.”

Dương Anh Đào mang hai tờ giấy đến cho cậu bé. Dù sao cũng là mầm hoa mới nhú, không nên đả kích quá lớn.

“Đây nè cậu bé tham khảo đi. Nói chung dù là sinh viên nhưng làm ra được bước thứ 2 cũng giỏi rồi. Cố gắng lên.”

Nhóm học sinh cầm tờ giấy chụm đầu vào xem. Ai cũng cố gắng nhẹ tay nhất, hận không thể dí sát mắt để nhìn. Thỉnh thoảng lại vang lên vài câu cảm thán.

“Trời ơi, đây là bài toán mẫu sao. Đầy đủ các bước luôn.”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Hóa ra là giải bằng phương pháp này. Vậy mà tớ đã loại bỏ nó.”

“Diêu thần cậu được đó. Ít nhất cũng được nửa quãng đường rồi.”

“Thì ra là phải làm thế này. Sao tớ không nghĩ ra.”

Dương Anh Đào sau mới biết nhóm thiếu niên này đang học cuối cao trung, chuẩn bị tham gia kỳ thi đại học sắp tới.

Cậu bé Diêu thần này tương lai chính là thủ khoa Thanh Hoa, bài toán đó chính là toán cao cấp của kỳ thi olympic toán học quốc tế IMO. Cả trường cũng chưa có ai giải được.

Diêu Thần nhìn chị gái đứng bên trong, có lẽ từ bây giờ cậu sẽ không thể nào quên được gương mặt ấy.

Trong tờ giấy vừa nãy được ghi chỉ là lúc cậu mới làm thử lần đầu, còn trong đầu cậu đã làm đến gần cuối, nhưng vẫn cảm thấy một tầng mơ hồ. Nên khi nhìn vào lời giải, cậu biết đáp án đó là chính xác.

Chính vì vậy nên cậu biết bài toán này khó thế nào. Cậu dám tự tin đảm bảo vẫn chưa ai làm ra được đáp án.

Vậy mà chị ấy chỉ lướt qua, không cần động bút mà nói luôn được đáp án. Với bộ óc nhanh nhạy và chính xác như vậy thì rốt cuộc cô ấy là ai?

[Chẳng lẽ chủ quán cơm bây giờ đều có thể làm toán cao cấp được?]

[Xin nhắc nhẹ cho lầu trên biết. Dương cô nương đang là nhân viên phục vụ chính là một trong những sinh viên tốt nghiệp xuất sắc loại ưu của Harvard đó.]

[Chẳng lẽ Đàm Đàm cũng từng tốt nghiệp Harvard?]
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 184: Chương 184



[Uầy uầy, chuyện này không đùa được đâu. Tôi nhớ từng có người cười nhạo xuất thân Đàm đại ca kém, học vấn không và chỉ là chủ quán cơm nhỏ không xứng với các anh của họ. Nếu thật sự như vậy thì nhóm người đó chắc má sẽ rát lắm đây. Người mà họ khinh thường lại bước qua nơi mà có lẽ trong mơ họ cũng không đạt đến được. Ha ha ha.]

[Tôi không biết cô ấy là ai, nhưng người nào phải ngáo ngơ lắm mới chê Đàm Đàmkém được. Quen với đương kim vô địch, b.ắ.n cung trình độ tuyển thủ, lái xe đua siêu ngầu, bạn của Dương tiểu thư gia đình trâm anh chính trị tốt nghiệp Harvard, lại còn được đích thân văn phòng luật chính phủ ra văn bản. Xin lỗi nên thông não trước khi phát ngôn hộ tôi đi.]

[Lầu trên nói chuẩn vậy trời. Phân thích rất chi tiết và rõ ràng. Eo ơi làm tôi hóng quá.]

Vài ngày sau chuyện bài toán cũng được đưa vào quên lãng. Hoành đ**m lại bận rộn những ngày quay phim, đứng chờ cơm Đàm Gia, kết thúc một ngày viên mãn chính là được ăn cơm Đàm Đàmnấu.

Đột nhiên vào một ngày nắng đẹp, mỗi vị khách ghé ăn cơm được tặng một chiếc bánh trung thu nhỏ xinh đẹp từ Đàm Gia.

Sự kiện này kéo dài trong ba ngày gây lên xôn xao không nhỏ tại Hoành đ**m Trạm, phe cánh bánh trung thu lại bắt đầu thành lập.

Team bánh mặn thập cẩm tuyệt đối nhất quyết không cho team bánh ngọt đậu xanh lên mặt bàn. Bắt đầu lôi các điển tích xa xưa ra chứng minh địa vị lưu lượng của mình.

Dĩ nhiên đối thủ của họ không nằm không chờ chết. Góp nhặt ý kiến từ nhiều phía khẳng định lưu lượng mình không phải dạng vừa. Hiện tại không ít người đều yêu thích hương vị ngọt ngào của đậu xanh.

Hai nhà không ai nhường ai khéo dài suốt mấy ngày, gây lên biết bao câu chuyện dở khóc dở cười cho quần chúng. Đúng thật là làm trong giới giải trí, trí tưởng tượng cũng thật phong phú.

Trong lúc trận combat chưa đi vào hồi kết, đột nhiên có bài viết khác lạ xuất hiện, vừa mới đăng đã nhận được chú ý.

Dưa từ Đàm Gia: Sao tôi có dự cảm không lành bà con ơi. Hình như mỗi lần nhận được quà của Đàm Gia là chúng ta bị bỏ rơi thì phải. Trừ lần khai trương không nói, còn lại hầu như là vậy. Mà khi tôi hỏi chưa đến Tết đoàn viên sao chủ quán tặng sớm vậy, tiểu Đào muội muội chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt cảm thông khó tả. Bây giờ nghĩ lại thấy có điềm. Chẳng lẽ…

Mỡ nhà Đàm Gia: Lầu trên đừng nói nữa... Mới hôm nay tôi hỏi Đàm mỹ nữ khi nào ra món mới, cô ấy mỉm cười nói sắp có rồi. Khi ấy tôi không suy nghĩ gì vui vẻ giữ trong lòng một hồi, giờ thấy bạn phân tích tự nhiên nhột ta ơi.

Má bánh bao: Đừng nha đừng nha. Mị còn chưa kịp tận hưởng hết sủng nịnh từ bánh trung thu đâu. Mặc dù nó ngon vật vã cũng đã ăn hết rồi, nhưng mà không thể thiếu cơm Đàm Gia được đâu…
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 185: Chương 185



Ngày hôm sau mọi người linh tính làm sao kéo đến ăn đông hơn hẳn bình thường. Sau đó cả đám như bị sét đánh giữa trời quang khi nhìn tờ thông báo nghỉ bán trong dịp Tết đoàn viên.

Vậy mà chủ dưa kia đã dự cảm chính xác, họ đây là bị dụ dỗ lúc nào mà không biết. Nhưng làm thế nào mà cái đuôi kéo dài cả 2 tuần phía sau thế kia. Tết chẳng phải chỉ 2 hay 3 ngày thôi sao.

Hỏi ra mới biết Đàm Đàmbị chương trình nào đó dụ dỗ nữa rồi. Nghe đâu còn có Cố ảnh quay cùng.

Ngày cuối cùng mở bán, từ sớm đã có người xếp hàng chờ. Mọi người vừa hóng dưa chương trình sắp quay, vừa nhắc nhở xong việc thì nhanh chóng trở lại, đừng để chương trình nào khác dụ dỗ nữa.

Người bên trong vừa ăn vừa luyến tiếc sắp phải xa đỉnh lưu vài tuần. Người đứng ngoài vừa chờ vừa ỉu xìu vì tờ thông báo trước cửa. Cả đám người không có chút tinh thần nào nhìn vào có chút đáng thương buồn cười.

“Ù…ù…ù….”

“Vù….ù….vù….”

Đột nhiên có tiếng quạt mạnh, gió thổi từ trên cao đổ xuống như cơn lốc. Bầu trời từ xa xuất hiện 3 máy bay trực thăng quân đội đang bay về phía này, chỉ một chút đã dừng lại lơ lửng trên đỉnh đầu nhóm đứng chờ bên ngoài.

Dây được thả xuống, nhóm binh lính quân trang nhanh chóng leo xuống tiếp đất bao vây bên ngoài Đàm Gia.

Mọi người còn đang hoang mang bàng hoàng không biết chuyện gì xảy ra thì một chiếc xe Suv và ba chiếc quân dụng theo sau dừng lại.

“Bừm bừm….”

“ừm…bừm…”

Từ bên trong chiếc xe dẫn đầu, người thanh niên nghiêm nghị anh tuấn cao lớn bước xuống. Trang phục thiếu tá 3 vạch 1 sao khiến bất cứ ai cũng phải ngước nhìn.

Anh nghiêm trang mở cửa ghế sau, một người đàn ông trung niên xuất hiện.

Khí thế trên người của ông ấy tỏa ra còn hơn cả người vừa nãy. Mang theo áp lực vô hình dẫn đầu đoàn người tiến vào.

Nhóm xếp hàng bên ngoài đầu đổ mồ hôi, tim đập thình thịch, hồi hộp còn hơn xem phim hành động.

Cả đám được nhắc nhở giữ im lặng nên chỉ biết trao cho nhau ánh mắt lạ lẫm bơ vơ, tôi là ai và đây là đâu.

Sau đó đều nghểnh cổ hận không thể nhìn xuyên tường vào bên trong. Tò mò c.h.ế.t họ rồi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chẳng lẽ họ đã bắt đầu quay chương trình, chúng tôi đang trở thành nhóm diễn viên quần chúng trong chương trình sắp tới sao.

Nhưng mà không phải chứ, đó là máy bay và xe quân đội đó. Biển số cũng không phải giả đâu.

Nhóm người bên trong tròn mắt nhìn đám người đi vào. Động tác trên tay như bị điểm huyệt mấy giây không động đậy được. Trong đầu chỉ biết hiện lên vài chữ: “Đang quay sao?”

Người đi trước ra hiệu cho đám người dừng lại, vừa nhìn thấy Đàm Đàmtừ trong đi ra đã dơ tay dậm chân thẳng lưng chào kiểu quân đội. Mấy người đi sau cũng đồng loạt làm theo.

"Nghiêm."

"Chào."

Nhóm người đang ngồi bị hành động ấy làm suýt chút giật mình rơi đũa, hù c.h.ế.t trái tim họ rồi.

Đàm Đàm nhìn người đi trước đưa tay chào lại. Quay sang nhắc tiểu Đào để cho mọi người thoải mái dùng cơm xong rồi tiễn khách. Những người bên ngoài cảm phiền mua mang về.

Sau đó đưa tay mời mọi người xuống viện dưới.

“Xin mời.”

Người đàn ông đưa tay mời cô đi trước. Thấy cô đi rồi mới di chuyển bước chân.

“Mời.”

Nhóm khách hàng vô thức nhìn đoàn người đi xuống dưới, hồn vẫn còn đang bay ở đâu đó, tim treo lơ lửng trên không trung chưa hạ xuống được.

Dương Anh Đào nhắc cứ thoải mái dùng cơm hẹn gặp lại sau lễ, cả đám cũng chỉ biết vô thức gật đầu.

Lòng thầm nghĩ tôi đã quên mất vị giác trong miệng là gì rồi. Rốt cuộc chuyện gì vừa mới xảy ra.

Trời ơi kinh thiên chấn động bớ làng nước ơi!!!
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 186: Chương 186



Ngày hôm nay có lẽ sẽ là một ngày khó quên đối với những người có mặt ở đây. Bởi lẽ bạn sẽ không thể nào tưởng tượng được mình ngồi ăn cơm, xung quanh bảo vệ bởi quân đội. Ngay cả bên ngoài khắp nơi cũng có người đứng gác.

Lần đầu tiên không khí tại Đàm Gia lại im lặng không tiếng trò chuyện, nhóm người chờ bên ngoài sau thời gian đấu tranh tâm lý cũng bỏ mặc sự nhát gan, lần lượt theo chân nhau vào mua cơm hộp mang về ăn.

Dù sao hôm nay cũng là ngày cuối rồi, tình hình này họ còn không biết khi nào mới được ăn lại đâu.

Vừa vào thấy những gương mặt đang ăn cơm ngẩng đầu lên nhìn mình. Hai bên cứ thế âm thầm liếc mắt trao đổi với nhau.

Đoàn người ngoan ngoãn đợi cơm cầm về, trước khi rời đi để lại ánh mắt kiểu “ở lại ăn ngon mạnh giỏi tôi về trước” cho những đồng đội đang ngồi.

Bên trong phòng lúc này chỉ có Đàm Đàmvà Cố Thần Vũ. Người đàn ông nhìn anh ra hiệu muốn đưa người rời đi. Đàm Đàmbiết chuyện này phía trên không muốn tiết lộ, chỉ nói anh ra ngoài đợi mình một chút.

Cố Thần Vũ đứng trước phòng không biết suy nghĩ gì. Mãi sau anh đi ra dưới gốc cây gọi điện thoại.

Nước Z sau khi điều tra ra thân thế của cô đã bí mật cho người đến đây, dù họ chưa biết thông tin cụ thể nhưng vẫn sẽ có nguy hiểm. Bên chính phủ yêu cầu cô về tổng đô (khu vực của ban ủy viên thường vụ lâm thời) ở tạm vài ngày, khi nào bắt được người, đảm bảo an toàn mới yên tâm.

Đàm Đàmđồng ý phối hợp. Cố Thần Vũ lo lắng không rời nửa bước, nhìn vào ánh mắt anh cô hiểu anh muốn nói gì. Nhưng nếu về tổng đô sẽ không tránh khỏi vài người đến gặp. Cô nói anh cứ về trước khi nào ổn sẽ liên lạc sau.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tô Hạo Phong không ngờ mình sẽ gặp lại cô ấy trong trường hợp này. Tổng bộ vừa nhận lệnh nguy cấp bảo vệ cấp độ S+ cho một nhân vật quan trọng. Anh còn không biết người ấy là ai, hóa ra lại chính là cô.

Nhìn cấp trên của mình làm lễ chào trước, anh giữ ngạc nhiên trong lòng làm theo. Sau lại nghe chính phủ yêu cầu cô về tổng đô thì càng không thể tin được.

Trường hợp thế này bình thường sẽ được bảo vệ ở đại viện, dù sao muốn vào đó cũng bất khả thi. Nhưng tổng đô lại mang tầng ý nghĩa khác, đó là căn cứ bí mật, nơi ở của bộ máy chính trị, ngay cả ông hắn giữ chức Trung tướng cũng chỉ được biết khoanh vùng, phạm vị chính xác chỉ có Thượng tướng mới có quyền hạn.

Vậy mà Đàm Đàmkhông những có thể biết mà còn vào đó ở. Rốt cuộc cô gái này là ai?

Quả nhiên như hắn nghĩ Đàm Đàmđược lính đặc chủng và cấp trên tháp tùng bằng máy bay rời đi. Hắn ngay cả tư cách vẫn chưa đủ để biết thông tin về cô.

Chuyện xảy ra ngày hôm nay không phải muốn giấu là giấu được. Máy bay, xe quân đội, trang bị s.ú.n.g như vậy, hoàn toàn không phải chuyện đơn giản.

Cô chủ quán ăn thân thiết gần gũi hàng ngày như em gái nhà bên, đột nhiên một ngày trở nên thần bí. Trở thành một người khác làm họ ngộp thở không kịp tiêu hóa.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 187: Chương 187



Hoành đ**m Trạm.

Bản Tin Đàm Gia: Hôm nay đối với tôi có lẽ sẽ là ngày đặc biệt khó quên. Khi ngồi cùng đỉnh lưu thịt kho đông pha của mình, xung quanh là quân nhân lạnh lùng nghiêm trang. Lần đầu tiên tôi có giây phút len lói ý nghĩ trong đầu sẽ bỏ mặc đỉnh lưu chạy lấy người. Cho dù hiện tại đang nằm trong chăn ấm nệm êm, nhưng hồn thì như vẫn còn ở trong sân Đàm Gia. Cảm xúc lúc đó thật sự khó diễn tả bằng lời. Hóa ra bà chủ nhỏ không đơn giản chỉ là chủ quán cơm bình thường. Cấp bậc Thượng tá còn chào cô ấy đó. Không thể nào tin được.

Mỡ mỡ nhà Đàm Gia: Suỵt…đây có phải là bí mật quân sự không vậy? Lầu trên ghi như thế có sao không. Khuyên bạn nên bỏ bớt một số từ ngữ đi.

Bản Tin Đàm Gia: rep @Mỡ mỡ nhà Đàm Gia – cảm ơn bạn nhắc nhở, tôi đã sửa *run rẩy bấm chữ*.

Chồng tôi họ Đàm: Hít….khi đó mị đang quay đột nhiên nghe thấy tiếng trực thăng, mọi người có mặt ở Hoành đ**m lúc đó hầu như đều ngẩng lên nhìn xem chuyện gì xảy ra. Lúc ấy chỉ biết dừng lâu ở hướng Đàm Gia nhưng không rõ là gì. Hóa ra thật sự là đến nhà chồng mị. Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy mọi người.

Dâu Đàm Gia: Người chị em ơi, tôi chỉ muốn nói với bạn là chồng chúng ta không đơn giản. Tốt nhất chúng ta nên chuẩn bị tâm lý đi. Nhớ lại khung cảnh khi đó quả thật quá ấn tượng. Phim truyền hình cũng chưa chắc quay ra được như vậy đâu.

Vân Mộng Hạ Vũ

Dưa Đàm Gia: Mọi người chú ý từ ngữ nha. Dù không bị nhắc nhở nhưng cũng nên cẩn thận thì tốt hơn.

Sau khi thống nhất họ đều nhất trí tán thành sẽ cẩn trọng lời nói hơn. Những người có mặt trở thành đối tượng thăm hỏi tin tức. Không tiện nhắn tin thì anh bạn à, sao chúng ta không cùng tìm quán trà nào đó đàm đạo nói chuyện nhân sinh. Yên tâm tôi mời khách bạn uống thỏa mái.

Ai không có mặt đọc bình luận toàn nói giảm nói tránh, từ ngữ thâm sâu bí hiểm, sử dụng phương pháp ẩn dụ hoán dụ nhân hóa điêu luyện, đạt đến trình độ thượng thừa. Lòng như có lông tơ phe phẩy, ngứa ngáy khó chịu c.h.ế.t đi được.

Vừa tiếc nuối sao mình không có mặt ở đó, nếu vậy chẳng phải ăn được quả dưa khổng lồ này rồi.

Đàm Đàmvề tổng đô nghỉ ngơi một chút là có người đến thăm. Toàn các vị đáng tuổi cha chú, cô ngoan ngoãn ngồi lắng nghe đáp chuyện.

Sau đó tối có xe đón cô đến nhà Tổng bí thư dùng cơm, ngồi nói chuyện một lúc mới được thả về ngủ.

Trước khi đi còn được nhắc nhở tối mai đến nhà Thủ tướng quốc vụ, ông ấy dặn lần này không đến là sẽ tìm đến tận nhà đòi người. Đáp ứng rồi mới được nằm lên giường.

Lại nhớ đến vẻ mặt lo lắng của Cố Thần Vũ. Nhìn thời gian hơi trễ không tiện gọi điện thoại, nghĩ sáng mai sẽ gọi cho anh sau.

Cô nào biết rằng có người đợi điện thoại của mình suốt đêm không ngủ được. Gần như cả đêm trằn trọc bất an, mới sáng sớm đã đi tìm người.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 188: Chương 188



Tổng viện là khu vực dành cho người có chức quyền sinh sống. Không hẳn ở đây phải làm quan, nếu có đóng góp to lớn nhận được huân chương cống hiến thành tựu trọn đời cũng được đặc cách vào ở.

Tuy nhiên nơi đây không phải người đơn giản có thể vào được. Nói chung nó nằm ở giữa Đại viện và Tổng đô.

Lính gác thấy xe lạ dừng trước cổng, vừa đi ra thì thấy Cố Thần Vũ xuống. Mấy người nhìn anh đưa tay chào sau đó nhanh chóng mở cửa.

Cố gia là 1 trong 10 gia đình sống ở Tổng viện. Cũng là gia đình có địa vị đặc biệt nhất ở đây.

Gia đình vừa có chồng và con trai làm trong chính trị, vợ được đích thân Chủ tịch nước trao tặng huân chương Cộng Hòa - huân chương cao quý nhất hiện tại. Nếu nói như thời phong kiến, đó chính là kim bài miễn tử.

Ngoài ra phu nhân Cố gia còn sở hữu tập đoàn top 1 danh tiếng toàn cầu, đã có những đóng góp to lớn cho nhà nước và xã hội. Nên cho dù hiện tại có nhiều tập đoàn mới lớn mạnh được thành lập, nhưng Cố gia vẫn luôn là sự tồn tại đặc biệt, nhận được sự yêu thương và kính trọng của mọi người.

Theo nguồn tin nội bộ, trong những quyết định quan trọng của ban thường vụ, phu nhân Cố gia lúc nào cũng được sắp xếp 1 chỗ ngồi và phiếu biểu quyết có hiệu lực. Dù cô ấy không giữ chức nhưng luôn có ngai vàng không ngôi để dành.

Cố Thần Vũ vừa bước vào nhà đã thấy cha mình đang đút trái cây cho mẹ. Có vẻ lại đang dỗ ăn. Nghe nói dạo này Cố phu nhân muốn giảm cân để mặc sườn xám, mới vậy thôi mà người nào đó đã xót ruột chịu không nổi rồi.

"Thưa cha mẹ con mới về."

Cố phu nhân thấy con út về là né mặt khỏi tay chồng không ăn nữa, nhìn thấy người là lập tức hỏi.

"Con dâu của chị đâu, đã nói lần sau không dẫn về thì đừng về mà."

Cố Thần Vũ nhận ly nước của dì La, cảm ơn xong mới tiếp lời. Nhưng nhìn gương mặt cha mình thì xem ra hắn đang phá hỏng chuyện tốt của cha thì phải.

Dù sao có lúc nào hắn và anh trai không là người thừa xen vào giây phút riêng tư của bố mẹ đâu.

"Lẽ ra ngày mai Tết đoàn viên con dẫn Tiểu Đàm về gặp bố mẹ. Nhưng đột nhiên hôm qua có chuyện bất ngờ xảy ra, bây giờ con không thể ở bên cô ấy được."

Cố phu nhân nghe vậy ngồi thẳng nghiêm túc.

"Nói mẹ nghe thử."

Cố chính trị bên cạnh không hài lòng với con út lắm. Lớn từng tuổi này còn tìm mẹ giải quyết, vậy mà không biết đi gặp anh trai.

Như biết lòng cha già đang nghĩ gì. Cố Thần Vũ ra vẻ khó xử nhìn mẹ.

"Hình như cha không muốn con về nhà, xem ra con đang làm phiền không gian của hai người. Thật ra con cũng không có vội, nhưng lần trước mẹ có nhắc đưa cô ấy về nên..."

Cố phu nhân nghe vậy quay sang nhìn chồng. Nụ cười hai má núm đồng tiền hiện rõ.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Anh nghĩ vậy hả?"

Cố chính trị gia nghĩ trong lòng: [Thằng con c.h.ế.t tiệt, nuôi ong tay áo.] Nhưng ngoài mặt thì bày vẻ mặt vô tội mỉm cười vô hại, nụ cười đặc trưng theo ông ấy suốt mấy chục năm, đặc biệt chỉ dùng với vợ mình.

"Không có. Anh cũng mong được gặp con dâu."
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 189: Chương 189



Trong lòng Cố cha nghĩ tốt nhất nhanh chóng lấy vợ cho 2 đứa, có cuộc sống gia đình sẽ bận rộn không về làm phiền thế giới của ông và vợ. (Tiếc thay đây chỉ là suy nghĩ của Cố cha, còn sự thật thì khi có con dâu về nhà, ông mới chính thức nếm mùi bị bỏ rơi =])

"Được rồi con đừng nghĩ oan cho cha. Đi thôi."

Cố Thần Vũ nghĩ cảm giác này có lẽ hầu như mọi người trong gia đình đều đã trải qua. Từ ông bà, bác, chú, anh trai cho tới hắn.

Dù sao mẹ cũng thiên vị cha, nói theo cách của bác hai chính là: dù biết cũng vẫn chiều chuộng. Ngoài mẹ cháu ra không ai được bắt nạt cha cháu. Nhưng ai cũng biết bề ngoài ông ấy là con mèo nhưng bên trong lại là con cáo. Thử hỏi ai bắt nạt nổi chính trị gia Cố.

Xe Cố gia dừng trước Tổng đô, không cần xuống trình giấy tờ cửa đã tự động mở. Binh lính kính trọng chào theo đến khi không thấy xe nữa mới thôi.

Tổng bí thư nghe thông báo Cố phu nhân đến. Ông cho người mời thẳng xe tiến vào nhà mình. Vừa nhìn thấy bóng hình người trong lòng, dù biết bà ấy đã có gia đình, tim vẫn không thôi thổn thức.

"Sao em lại đến đây. Có chuyện gì thì gọi anh trực tiếp đến nhà cũng được. Thần Vũ cũng đến sao, lâu ngày không gặp cháu."

"Cháu chào chú Tống."

Cố chính trị gia tay vẫn nắm tay vợ mình, mắt không thèm nhìn người đàn ông đang mỉm cười dịu dàng. Mỗi lần gặp hắn ta là lòng ông thấy khó chịu.

Hạ Ninh vui vẻ chào hỏi.

"Anh Bạch hôm nay về sớm vậy. Không biết em có làm phiền anh không?"

Tống Bạch mỉm cười vui vẻ trả lời.

"Với anh em không bao giờ là phiền."

Vân Mộng Hạ Vũ

Cố chính trị gia: "Hừ."

[Cố Thần Vũ: Hũ giấm bắt đầu đổ.]

[Hạ Ninh: .....]

[Tống Bạch mỉm cười vẫn không nhìn Cố Hiên.]

Cố chính trị gia: "Hôm bữa tôi gặp bác Tống, nghe nói sắp xếp cho anh đi xem mắt. Bao nhiêu tuổi rồi còn kén chọn. Dù sao cũng quen nhau lâu, khuyên anh nên nghe lời gia đình đi."

Tống Bạch không quan tâm, xem như không nghe thấy, mỉm cười nhìn Hạ Ninh.

"Em đến có chuyện gì sao."

Cố phu nhân nghĩ tốt nhất nhanh chóng chuyển chỗ, nếu không tí về lại phải dỗ người nào nữa. Bà mỉm cười nhìn Tống Bạch bắt đầu đề cập vô vấn đề.

Tống bí thư nghe xong nhìn qua Cố Thần Vũ. Lòng thầm nghĩ cha con nhà thật biết cách chọn vợ. Ông còn chưa kịp se cho cháu trai mình người đã bị nhóc con này nhanh tay cướp về nhà rồi.

"Anh Bạch cũng biết mai là Tết đoàn viên, dù sao cũng đâu thể để con dâu em một mình ở đây được. Tổng viện cũng không xa đây là mấy, em đón con bé về chơi mấy ngày có được không."

"Nếu con bé đồng ý thì anh không ý kiến. Dù sao ở với em anh cũng yên tâm."

Lời lẽ đơn giản nhưng vào tai Cố chính trị gia lại mang tầng ý nghĩa khác. Không khác gì nói vì là em nên anh yên tâm đồng ý. Cái tên này vẫn một bụng mưu kế như ngày nào. Không thể nào khiến người ta thích được.

"Anh nghe nói Thịnh Hàn mới về, còn nhắc khi nào rảnh đi uống nước."

Hạ Ninh cảm giác chồng sắp không nhịn được, cào nhẹ lòng bàn tay dỗ dành.

Cố Hiên được vợ xoa dịu. Dù nhắc đến tình địch số 1 cũng xem như không nghe thấy. Chỉ cần cô ấy nhìn mình cười một cái, chuyện gì cũng có thể bỏ qua.

Đoàn người di chuyển đến căn nhà Đàm Đàmđang ở. Ngay sát bên cạnh cách 1 căn nên mọi người đi dạo đến đó luôn.
 
Back
Top Bottom