Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng

Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 40: Chương 40



Mọi người chỉ cần nghe thấy cô đồng ý là đủ, còn ăn được hay không phải dựa vào bản thân rồi. Dĩ nhiên số lượng có hạn không ai mang chuyện này đi chia sẻ, hầu hết đều âm thầm giữ im lặng đến ngày bán.

Ngày đầu tiên một vài người bận rộn không đến quán không biết thông tin, tới giờ cơm vào app đặt đồ ăn mới biết hôm nay có bán vịt nướng. Nhưng mới qua giờ mở cửa 3 phút mà đã hết 30 phần vịt nướng rồi.

Trời ơi tốc độ tay của mọi người ngày một đáng sợ. Khách đến sau không mua được chỉ biết gào thét trong vô vọng.

Một vài đoàn làm phim hôm nay hoặc ngày mai khai máy ở Hoành đ**m, diễn viên và mọi người bắt đầu tụ tập về.

Vân Mộng Hạ Vũ

Một vài nghệ sĩ hay đạo diễn đi qua chợt nhìn thấy hai hàng người xếp hàng chờ, ngạc nhiên không biết là có chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ quán nào khai trương có khuyến mãi chăng.

Một chiếc xe đen trong đó đang đi thì dừng lại. Cửa kính mở ra, người đàn ông dụi mắt như không tin được nhìn thân ảnh quen thuộc của thầy mình. Kia chẳng phải thầy Khổng sao, thầy ấy xếp hàng làm gì vậy.

Người ngồi bên trong không nhịn được chạy đến hỏi, nghe được đáp án thì chỉ biết câm nín. Ăn cơm mà phải xếp hàng như vậy sao. Hắn mới xa Hoành đ**m 3 tháng mà đã có chuyện gì thay đổi rồi.

Lại nhìn bên trên kia hình như là diễn viên nọ đang đứng chờ. Chẳng lẽ bây giờ diễn viên cũng cần phải tự xếp hàng sao?

Vậy nên một vài đoàn phim mới nhập Hoành đ**m đều biết gần đây có tiệm cơm rất ngon. Không ít diễn viên hay đạo diễn ghé qua. Quán ăn không nhận đặt bàn hay phòng riêng, muốn ăn phải xếp hàng như thường.

Hàng người đứng đầu tiên đều là khách quen của quán, hơn hết lại là những người hay mè nheo hỏi chủ quán khi nào có vịt nướng. Nắm được thông tin là tranh thủ đến xếp hàng từ sớm.

Lúc này vừa vui vẻ chờ đợi vừa ngửi hương thơm của thịt nướng bay qua đây, trong đầu liên tưởng ăn vào vị sẽ như thế nào.

Sau ngày bán vịt nướng, tối hôm đó mọi người bắt đầu tiết mục bình chọn món ăn. Trên Hoành đ**m Trạm đã có một chủ đề gây tranh luận không ít.

Topic #Vịt nướng liệu có soán ngôi của thịt đông pha?# đang tạo được nhiệt vì sức cân bằng bất phân thắng bại.

Có người cho rằng vịt nướng thơm đậm đà nước chấm, vỏ giòn thịt mềm tẩm ướp hương vị ngửi vào toàn là hương mới là chân ái. Nhưng có một số người lại nghĩ tinh túy cuối cùng chính là thịt kho đông pha.

Cho dù đã trải qua vịt nướng thì miếng thịt beo béo của nước dừa, bên ngoài ngập sốt béo ngọt mặn thịt bên trong mềm ẩm mịn chính là tinh hoa.

Cuộc chiến của những người được ăn cả hai món làm người chưa ăn được vịt nướng không nhịn nữa, bắt đầu đứng lên nói ăn một ngày rồi ngày sau nhường cho mọi người cùng thưởng thức. Không những ăn 2 ngày mà còn mỗi ngày 2 bữa nữa, thử hỏi nói như vậy không bị ấm ức mới lạ.

Bên dưới chủ đề bắt đầu chuyển hướng. Ai bảo đó là món giới hạn, lại còn ngon như thế. Ngày hôm nay vừa mới ăn xong về nhà đã nhớ đến rồi. Dĩ nhiên đến giờ ăn chân lại không nhịn được tìm đến, cũng đâu thể nào trách họ.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 41: Chương 41



Mọi người vừa mới vui vẻ vì được ăn vịt nướng, ngày hôm sau chủ quán thông báo sẽ nghỉ hai ngày cuối tháng. Giấy cũng dán ở cửa rồi thì họ phải làm sao. Hàng ngày ăn cơm Đàm Gia quen rồi, một ngày không ăn đã không chịu được chứ đừng nói hai ngày.

Vậy nên những ngày gần nghỉ khách đến đông hơn thường ngày. Ngày cuối cùng mãi đến tối muộn mới xong việc. Nguyên liệu thức ăn hết sạch không còn thừa chút nào, cho dù là của cơm rang cũng không còn.

Đàm Đàmmuốn làm lễ 100 ngày cho ông ngoại, thời gian còn lại thì dọn dẹp một phòng cho Cố Thần Vũ đến ở. Vì ông Trầm và ông Khổng đều thân quen với cô và ông Vạn, thêm Cố Thần Vũ và Cao Văn cũng hay lui tới cho đồ, cô làm một mâm cơm mời mọi người tới ăn cùng cho vui.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tối hôm đó Cố Thần Vũ và Cao Văn đến đưa giỏ trái cây và bánh cho tiểu Đào, còn có hai ly trà sữa hai vị của hai người thích. Anh Đào thấy vậy cười vui vẻ cảm ơn, không chờ được đã cắm ống hút uống luôn.

Đàm Đàmđứng trong bếp nấu ăn, hương thơm theo gió lan ra bên ngoài. Cố Thần Vũ đi vào hỏi cô có uống không, Đàm Đàmnói mình uống sau nhờ anh cất vào tủ lạnh dùm.

Ba người trẻ còn lại thay nhau sắp đồ ăn lên, trên bàn gỗ bày biện đa dạng món ăn, Trầm đạo là người mê ăn uống, vừa nhìn vào đã nhận ra điều kì diệu của bàn ăn này.

“Tiểu Đàm ơi ông không ngờ cháu còn có tay nghề cấp bậc đại sư như vậy. Tám đại trường phái ẩm thực đều đang hiện diện trên bàn gỗ mộc mạc, nhưng ý nghĩa đằng sau lại không hề đơn giản. Để ông thử kể xem đúng không. Cá chép chua ngọt của Sơn Đông, đậu phụ ma bà Tứ Xuyên, cua hấp vi cá Quảng Đông, đầu sư tử hầm Giang Tô, tôm đầu rồng đuôi phụng Phúc Kiến, gà ăn mày Chiết Giang, sườn heo cay gừng Hồ Nam, bồ câu hầm Hoàng Sơn của An Huy. Lần trước ông mới chỉ ăn được 5 trường phái của đại sư phụ Hoa Ảnh Các làm. Phải gọi là như được bước qua hương vị khắp giang nam cõi bắc. Không ngờ cháu có thể nấu cả 8 trường phái. Hôm nay ông xem như được hưởng lộc rồi.”

Mọi người không ngờ bàn ăn tám món lại có ý nghĩa to lớn như vậy. Cao Văn chỉ biết tròn mắt nhìn món nào cũng bày biện trang trí đẹp mắt, không hề thua kém bất kỳ nhà hàng nổi tiếng nào.

“Vào những ngày có ý nghĩa lớn như vậy nhà cháu đều nấu bàn 8 món khác nhau. Mời mọi người thưởng thức. Ba ông uống ăn cua hấp vi cá trước cho ấm bụng nhé.”

Đàm Đàmmúc ba bát mời ba ông dùng. Sau đó mời mỗi người ly rượu bắt đầu bữa tiệc.

Cao Văn từ nãy đến giờ nhìn cá chép chua ngọt đến mức mắt không rời đi. Con cá cong đuôi ngẩng cổ như đang bơi lội dưới nước vậy. Làm sao có thể tạo được hình dạng như thế.

Nhìn thịt cá chiên vàng giòn phủ nước sốt chua ngọt đỏ cam đẹp mắt. Miệng còn ngậm bông hoa nhỏ sinh động được tỉa từ cà rốt. Hình thức bắt mắt nhìn thôi đã thấy ngon miệng.

Lấy đũa tách thịt cá, nước sốt vẫn giữ lại trên da. Khi cho vào miệng cảm nhận được độ chua ngọt đặc trưng của giấm và đường, thoang thoảng mùi rượu gạo. Da cá bên ngoài giòn tan bên trong mềm mại, vị ngọt dịu nhẹ thơm mùi thịt cá rất dễ chịu. Trời ơi ngon quá đi.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 42: Chương 42



Khổng đạo đã từng ăn cua hấp vi cá, nhưng hương vị không thể nào được như Đàm Đàmlàm. Cô bé này có một vị giác trời sinh để làm đầu bếp.

“Vi cá giòn mềm, thịt tôm tươi ngọt, sò điệp và nấm kết hợp với nhau rất tươi ngon. Nước soup dịu nhẹ thanh mát như mang hương vị biển vào món ăn. Nếu cháu mở nhà hàng cao cấp, chỉ riêng món này cũng đủ chấn cửa rồi.”

“Không ngờ Tiểu Đàm còn có d.a.o pháp rất tốt. Nhìn đầu, chân, đuôi rồng khắc bằng củ cà rốt như thật này. Không khác gì vẽ hình 3D trên đĩa trắng. Vỏ tôm đỏ cam, thịt tôm trắng đục ăn vào cảm giác tươi như còn sống vậy. Nấm, cà rốt, ớt chuông xanh xào cùng đậm vị đẹp mắt. Ngon lắm.”

“Gà ăn mày thơm quá. Bên ngoài màu đỏ vàng đẹp mắt, da thịt thấm hương vị thơm phức. Thịt bên trong mềm mọng nước, thấm hương liệu được khâu bên trong đậm đà. Sườn hay đậu hũ cũng đều ngon, ăn với cơm là tuyệt vời.”

Cố Thần Vũ ăn mỗi món một ít, riêng canh bồ câu hầm anh uống hẳn 2 bát nhỏ. Hương vị thuốc bắc không hề khó chịu mà thơm dịu kết hợp với bồ cầu mềm tươi. Nước trong không hề có tí mỡ nào, rất thanh ngọt ăn vào bụng có cảm giác dễ chịu thỏa mái.”

Mọi người vừa ăn vừa trò chuyện với nhau. Mãi đến hơn 9 giờ mới tàn tiệc. Lúc này Cố Thần Vũ và Cao Văn đang dọn dẹp trong bếp, Đàm Đàmnấu ăn xong được ưu tiên nghỉ ngơi, bây giờ đang ngồi uống trà cùng 3 ông.

Khổng đạo sắp đóng máy, đang ngồi năn nỉ bữa đó Đàm Đàmlàm thêm món gì cho đoàn làm phim của ông. Không thể nào thua kém đoàn của Tống lão được.

Thật ra Đàm Đàm không ngại việc này, cô hỏi ông Khổng muốn làm thêm món nào. Hai người bàn bạc quyết định sẽ làm thêm lẩu.

Thời tiết đang se lạnh rất thích hợp để ăn lẩu. chỉ cần làm nước lẩu và chuẩn bị nguyên liệu là được. Nhưng cô phải đi mua nổi lẩu, trong nhà cũng chỉ có một cái. Lúc này cô không biết mới ngày đầu nghỉ bán mà trên mạng đang nhắc tên cô liên tục.

Hoành đ**m Trạm hôm nay không khí u ám hơn hẳn ngày thường. Không có người khoe hôm nay mình được ăn thịt đông pha hay sườn hầm sốt vang, vì vốn dĩ quán có hoạt động đâu.

Tuy nhiên có một topic nổi lên như sao sáng, vượt qua không khí buồn bã thu hút vô số oán hận. #Hai ngày Đàm Gia nghỉ vẫn có cơm Đàm Gia ăn#.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chủ bài viết chia sẻ hình ảnh cơm chiên Dương Châu nóng hổi và phần sườn hầm sốt vang đang đặt bên cạnh. Nhìn bát đĩa không có chữ Đàm Gia là biết đây là mua về nhà. Sau đó mọi người mới vỡ lẽ ra, hóa ra người này lại mua đồ về để dành hai ngày nghỉ bán ăn.

Chủ blog: Tôi phải thật lòng cảm ơn bạn tôi. Tình cờ thấy anh ấy hâm nóng cơm chiên sẵn, trong đầu liền liên tưởng mua cơm Đàm Gia về để trong tủ lạnh. Vậy nên hai ngày cuối mỗi bữa đi ăn tôi đều mua một phần mang về, vậy chẳng phải đủ cho hai ngày hay sao. Mặc dù hâm nóng lại nhưng ăn vẫn rất ngon *hình ảnh cơm rang* *hình ảnh sườn*.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 43: Chương 43



Meo Meo: Người chung trí hướng dễ dàng gặp nhau. Cái này mị cũng đã nghĩ tới nhé *hình ảnh cơm rang* *hình ảnh thịt đông pha*. Nhờ những lần bận phải mua cơm ở siêu thị mà lần này mới vượt qua cửa ải 2 ngày nghỉ bán. Nghĩ tới cơm trong tủ lạnh là thấy giàu có rồi ha ha.

Mỹ nữ Hoành đ**m: Hóa ra chính là các vị đã làm tôi không ăn được thịt đông pha. Thảo nào hai ngày đó thịt kho lại hết nhanh như vậy, đến sườn hầm cũng vậy nốt. Các vị thật là đáng sợ, đi ăn còn mua về nữa. Tại sao tôi lại không nghĩ ra cách này. Trời ơi nhìn thèm quá. Tiên nữ Đàm ơi chị nhớ em quá. Mới trôi qua một ngày cứ ngỡ 3 thu, sắp không chịu được rồi.

Bảo vật Hoành đ**m: Người thành công luôn có lối đi riêng là đây sao. Tại sao cũng 3 năm cấp 3, 5 năm đại học như nhau, tôi lại không nghĩ đến chuyện mua về như thế. Từ khi ăn cơm ở Đàm Gia, miệng tôi bị chiều sinh hư rồi. Cả ngày hôm nay cứ cảm giác thiếu thiếu kiểu gì đó. Trời ơi làm sao qua hết ngày mai nữa đây.

Phía dưới hầu như mọi người đều than vì sao không nghĩ đến, ganh tị với những người mua về dự trữ. Cảm thấy hai ngày thời gian trôi qua lâu hơn bình thường. Ăn uống thấy nhạt vị không đầy đủ, cơ thể không được như mọi ngày.

Ngày hôm sau Cao Văn và Cố Thần Vũ đến Đàm Gia dọn dẹp phòng. Sau khi đóng máy sẽ đến ở luôn.

Viện dưới hình chữ U, ngoài 4 phòng chính giữa thì hai bên có hai phòng riêng tách rời. Đàm Đàmđang ở một phòng hướng phải, tiểu Đào phòng chính diện ngay bên cạnh cô còn ông Vạn ở phòng ngoài cùng. Chính diện còn dư 2 phòng và 1 phòng riêng bên trái. Cố Thần Vũ chọn ở phòng riêng đó.

Phía sau nhà có mảnh vườn nhỏ. Đây là vườn hoa của Đàm Đàm, từ nhỏ cô đã chăm sóc sau khi đi học thì nhờ ông ngoại giúp.

Cửa của hai căn nhà riêng đều ở dưới, chỉ cần mở cửa phòng là nhìn thấy vườn hoa rực rỡ trước mặt. Cô cũng để một chiếc ghế lười dưới đây, khi nào nghỉ ngơi sẽ ra sau vườn nằm thư giãn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bốn phòng chính cũng có cửa sổ nhìn vườn hoa, nhưng đều là cửa gỗ kéo.

Cao Văn nhìn thiết kế phòng của Cố Thần Vũ thì thấy ganh tị với cậu ta. Phòng rộng rãi sạch sẽ, cửa sổ hai bên, cửa chính đối diện vườn hoa. Chỉ cần mở hết cửa ra trong phòng mát mẻ ngửi hương hoa dễ chịu.

Bây giờ cậu ấy đang lấy điện thoại của anh đặt mua 2 cái ghế lười, một cái đặt ở trong sân viện sau, 1 cái ở vườn hoa sau nhà.

Có hai người tự dọn dẹp nên Đàm Đàm không cần bận tâm đến. Tiểu Đào sáng hôm nay có việc rời đi nói tối mới quay lại. Có thời gian rảnh cô mang sách ra ngồi dưới lối đi xuống phòng mình. Hai người đang dọn dẹp cô không ngồi ngoài vườn hoa được.

Lối đi xuống dưới phòng ở bên trên có dây hoa leo từ dưới vườn lên che bóng mát. Ngồi dưới đó cũng mát mẻ, lại vẫn ngắm được một góc của vườn hoa.

Đàm Đàmbị cơn gió man mát dịu nhẹ dỗ dành ngủ thiếp lúc nào không hay. Mao Mao trong lòng và Đô Đô nằm ngay dưới chân cũng díp mắt ngủ rồi. Chủ tớ ba người đều đang chìm vào giấc mộng, không biết là hình ảnh của mình lọt vào mắt của người bước đến.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 44: Chương 44



Cố Thần Vũ ngắm vườn hoa phía sau, những đèn nhỏ được bao bên ngoài hình tròn đan mây đặt trong vườn, buổi tối thêm phần lung linh huyền ảo. Có rất nhiều loại hoa từ bình thường đến quý hiếm. Hồ cá nhỏ nước theo khe đá chảy ra, cá bên trong vẫy đuôi bơi lội.

Bên góc ngoài cùng phía cửa phòng Đàm Đàmcó ghế xích đu, đằng sau là tường hoa hồng đẹp mắt. Cô gái này quả thật là biết cách hưởng thụ cuộc sống. Đang đi lại nhìn hoa hồng thì thấy ở lối đi có người nằm.

Cô gái mặc quần áo giản dị mang hơi hướng truyền thống. Trong lòng ôm con mèo trắng tinh mềm mại. Cả người lẫn mèo đều không hề phát hiện ra người đến, chỉ có con ch.ó dưới chân ngẩng cổ lên nhìn một cái rồi lại quay đi ngủ tiếp.

Gió khẽ lay tóc mai bay nhẹ trong gió. Dưới bóng mát của dàn cây, thỉnh thoảng một vài tia nắng len lỏi xuyên qua tán lá, ấm áp vỗ về gương mặt đang say giấc. Cố Thần Vũ không hề nhận ra mình đã đứng nhìn người ta một lúc lâu.

Hơi tiến lại gần một chút, cúi xuống nhẹ nhàng lấy chăn nhỏ bị rơi xuống phủ lên người cô. Lần đầu tiên nhìn cô với cự ly gần như thế, hàng lông mi cong như rạng liễu dịu dàng, làn da trắng hồng nhìn thấy cả lông tơ. Đôi môi cánh hoa ửng đỏ tự nhiên và sống mũi thanh tú nhỏ xinh.

Đàm Đàmkhông phải người nhìn vào sẽ khiến mọi người kinh diễm, nhưng cô lại mang đến cho người ta cảm nhận càng nhìn càng thấy đẹp.

Vân Mộng Hạ Vũ

Kết hợp với khí chất nhẹ nhàng như làn gió thu khiến mọi người dễ chịu khi ở bên. Cố Thần Vũ không thể phủ nhận anh bị cô thu hút lúc nào không hay.

Tối đó mọi người cùng ăn lẩu chào mừng Cố Thần Vũ dọn đến. Đạo diễn Khổng là người thích ăn lẩu, tất cả các quán ăn nổi tiếng về lẩu ông ấy đều ăn rồi.

Tuy nhiên khi thử nước lẩu của Đàm Đàmvà đồ chấm lẩu cô tự chế, ông ấy không nhịn được đề nghị cô mở thêm quán lẩu. Đàm Đàmcười nói nếu ông mở cô sẽ giúp đỡ chứ bản thân chỉ muốn làm quán ăn nhỏ thôi.

Cao Văn và tiểu Đào gia nhập team lẩu cay cùng ông Khổng, hai người vừa ăn vừa suýt xoa tay vẫn gắp liên tục.

Cố Thần Vũ lần trước ăn cay được nhưng sau khi bị bệnh bác sĩ đã nhắc hạn chế ăn cay. Nước lẩu không cay cũng rất hấp dẫn, Đàm Đàmlàm ngon đến nỗi ông Trầm khen không dứt, anh cũng rất thích vị nguyên bản như vậy.

Thời tiết se se lạnh ăn lẩu rất hợp lý. Cảm nhận không khí chuyển mùa, nhúng món ăn ưa thích trong nồi lẩu sôi sùng sục. Uống ngụm nước lẩu là cả cơ thể trở lên ấm áp. Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện với nhau.

Ngày bán lại khách đến xếp hàng từ sớm. Vừa vào đã than với cô là bị giảm mất 2, 3 ký rồi. Còn nói nếu cô mà nghỉ thêm một ngày nữa thì chắc sẽ mắc bệnh vì ăn uống không đầy đủ.

Ông Khổng nói vị món lẩu như vậy đã ngon rồi không cần thay đổi, cô nấu hai nồi nước lẩu to một cay một không cay. Từ đầu giờ chiều sau khi chuẩn bị xong món ăn của quán mới xử lý nguyên liệu nhúng lẩu.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 45: Chương 45



Hôm nay đi chợ mua nguyên liệu nấu lẩu tình cờ gặp được một nhà có bán thịt cừu. Miếng thịt tươi còn đỏ mới mổ xong, từng thớ thịt nếu thái mỏng nhúng lẩu thì nhất định tuyệt vời. Nghĩ thế nên cô đổi nấu lẩu Tứ Xuyên thành lẩu cừu.

Lẩu cừu cũng làm hai nồi nước lẩu cay và không cay. Cô dùng xương bò, xương gà thêm xương cừu ninh làm nước lẩu, thường xuyên vớt bọt nên nước có màu trắng trong. Xương mềm vớt ra cho vào kỷ tử, táo tàu, thảo quả, nhãn khô… ninh trong vòng 2 tiếng.

Sau đó cô làm nước lẩu cay. Xào thơm các hương liệu như hoa hồi, hoa tiêu, lá nguyệt quế, ớt tươi… cho thêm cam thảo điều hòa hương vị.

Dương Anh Đào đứng bên cửa chịu không nổi hít lấy hương thơm. Với những người ăn cay thì mùi vị này chính là bá đạo vô địch, chỉ cần ngửi là nước miếng đã thèm rồi.

Sau khi xong nước dùng, cô làm các đồ nhúng kèm như cá, tôm, thịt viên…Một bàn lẩu có ba khay đựng, một đĩa là cá cắt lát và hải sản.

Một đĩa gồm thịt heo, bò đặc biệt thịt cừu đều thái lát mỏng. Thịt viên gồm 3 loại cá viên, sụn heo viên, bò viên. Thêm một đĩa bày rau nấm lên trên.

Ông Khổng cũng giống ông Tống, sau khi làm lễ đóng máy xong thì đã đến sớm, cho vài nhân viên trong đoàn xếp ghế gần nhau, bày bát đĩa lên sẵn.

Một vài người không nhịn được đều nhìn vào trong phòng bếp, từ bên trong bay ra mùi thức ăn thơm quá, bụng bọn họ bị réo từ nãy giờ.

Khi mọi người từ từ đến cũng bắt đầu bày đồ ăn lên. Ngoài những món của quán thì chính giữa hai bàn là nồi lẩu uyên ương, những món ăn kèm đựng trong đĩa nhỏ đẹp mắt.

Mới chỉ nhìn vào đã khiến người nhìn không tự chủ nuốt nước bọt. Trình bày đẹp mắt không thua kém nhà hàng sang trọng nào cả.

Sơ Ảnh là nữ chính của bộ phim này, cũng là một trong 4 đỉnh lưu thế hệ tiểu hoa hiện nay. Không những có diễn xuất có lưu lượng, mà thực tích cũng luôn trong top tài năng. Đủ để fan mang đi gáy và chiến đấu với các nhà đối thủ.

Cô nhận phiên 2 cũng vì thực tích đấu không lại ảnh đế, lưu lượng cũng không thể so được. Thêm nữa bộ phim còn được chấp bút bởi biên kịch tài năng, chỉ đạo quay là đại đạo có danh vọng. Chiếc bánh này dù là phiên 2 nhưng cũng phải khó khăn lắm mới lấy được.

Hôm nay vốn dĩ nghe đến quán ăn cô không hứng thú lắm, lại thêm dạo này không có tâm trạng ăn uống, nghe đến cơm đã thấy nhạt miệng.

Nhưng đạo diễn tham dự còn có nam chính phiên 1 đi nữa. Nếu cô không tham gia chẳng phải là thất lễ sao, truyền ra ngoài không biết báo chí viết tam sao thất bản thế nào.

Vốn mang tâm thế không mong đợi nhiều, chỉ coi như đến điểm danh có mặt. Nhưng nhìn bàn đồ ăn sắc hương vị đầy đủ thế này, lại còn có món lẩu cô yêu thích nữa. Kìm lòng không được phải lấy điện thoại ra chụp.

Khách bên ngoài cũng tiến vào, nhìn trong sân và hành lang đều có nồi lẩu lại giật mình. Sau đó nhìn thấy một vài gương mặt quen thuộc của diễn viên mới nhận ra, họ lại làm lễ đóng máy ở Đàm Gia nữa. Không những vậy nhìn nồi lẩu đang sôi sùng sục kìa, thời tiết thế này quá thích hợp để ăn lẩu.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 46: Chương 46



Khổng đạo bưng bát rượu lên mở đầu phát biểu, ngồi bên cạnh ông là nam chính Cố Thần Vũ và tam đại ảnh hậu Gia Mẫn đóng vai mẹ của nam chính. Nói chung một bàn nhìn vào toàn là gương mặt gạo cội, Sơ Ảnh được xem như vai vế kém nhất trong đây.

Cô nhìn lát cá được thái mỏng với một đường dao, thớ thịt xen kẽ mới chỉ nhìn vào đã thấy ngon miệng. Sau khi nhúng vào nước lẩu cay, thịt cá thấm gia vị đậm đà cay cay, tươi ngọt đầy hương.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ngon quá. Đầu bếp có đao pháp thật tốt, lát cá thái mỏng không hề thua kém cửa hàng sashimi nào cả. Nước lẩu cay tê đậm đà, không dầu cũng không khó chịu. Ăn vào chỉ muốn ăn tiếp.”

“Cô rất thích nước lẩu không cay. Thịt cừu thái lát dày vừa đủ, nhúng vào lẩu thơm lừng hương liệu. Thịt vai như muốn tan ra trong miệng, phần bắp và m.ô.n.g cừu thì dai giòn ngon miệng. Uống nước thấy ấm bụng dễ chịu, trong miệng cũng toàn hương thơm. Lẩu ở đây làm rất đặc biệt.”

“Trời ơi viên sụn heo đúng là chân ái của lẩu cừu. Ăn vào giòn dai ngấm nước lẩu, chấm thêm nước chấm dầu mè cay. Hu hu hu ngon quá.”

Những người đến ăn ngồi trong phòng, theo gió mùi thơm của lẩu bay vào thơm nức mũi. Nhìn những miếng thịt cừu tươi ngon ngập trong sốt cùng với gương mặt thỏa mãn của người đang ăn. Không ít người nhìn theo mà nuốt nước miếng, có người còn tự động há miệng lúc nào không hay.

Không khí tối hôm nay tại Đàm Gia chia làm hai thái cực rõ rệt. Một là oán khí ngập trời cùng ánh mắt tủi thân của khách ngồi trong phòng. Hai là trường phái nhộn nhịp cười nói vui vẻ thưởng thức món ăn thỏa mãn khen ngợi.

Cũng giống như tiệc đóng máy của đoàn trước, trên Hoành đ**m Trạm lại có bài bán thảm. Họ còn miêu tả chi tiết hương vị và màu sắc món ăn như thế nào, đến nỗi những người không đến cũng cảm thấy thèm. Tuy nhiên ảnh chụp không có, đều mơ màng tự tưởng tượng trong đầu.

Nhưng không cần họ vắt óc suy nghĩ, nữ diễn viên đỉnh lưu tiểu hoa Sơ Ảnh tối hôm đó đăng dòng trạng thái mới trên weibo. Bài viết chúc mừng bộ phim đóng máy thành công, đăng vài bức ảnh có không khí vui vẻ lên.

Trong đó có 2 bức ảnh ở Đàm Gia. Một là bàn ăn màu sắc đẹp mắt, khói lẩu đang tỏa hương thơm. Hai là không gian bên ngoài sân của đoàn làm phim. Dù chỉ nhìn ảnh nhưng vẫn có thể cảm nhận phần nào không khí náo nhiệt khi ấy.

[Mị nhớ không lầm lần trước đã nhìn thấy bàn ăn thế này ở đâu rồi. Cái não cá vàng của mị đã quên mất tiêu rồi. Để bình luận ở đây nếu nhớ sẽ quay lại. Cơ mà nhìn bàn ăn này hấp dẫn quá.]

[Lầu trên không cần suy nghĩ nữa. Chính là Đàm Gia mới đóng máy đoàn phim Công Lược Nam Chính đó. Nhưng mà lần trước là vịt quay, lần này là lẩu. Ta nói nhìn nồi lẩu kìa, muốn ch** n**c miếng.]

[Không ai để ý đến các món ăn để nhúng lẩu à. Hãy nhìn lát cá được cắt mỏng và thịt cừu được bày thành hình hoa mẫu đơn kìa. Trời ơi nhìn đẹp mắt quá. Muốn ăn quá đi anh em…]
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 47: Chương 47



[Đàm Gia ở tận Hoành đ**m xa xôi vậy mà đây là lần thứ 2 xuất hiện trên hotsearch rồi. Lần này nhờ vào lưu lượng của đỉnh lưu đã tiến thẳng top 3 hotsearch. Lần đầu tiên thấy mỹ thực cũng có lưu lượng như vậy.]

[Tôi nghe nói sắp tới có đoàn làm phim nào tổ chức meeting ở Hoành đ**m. Dù không phải fan của diễn viên trong phim nhưng tại hạ đang suy xét đến vấn đề tiện thể đi chơi và trải nghiệm mỹ vi.]

[Lầu trên làm ơn đê bạn êii, không phải fan thì không cần thiết góp mặt cho nhà mình đâu. Xin đính chính đó là fanmeeting của phim Anh Là Ánh Sao của anh nhà mình. Fan đã lên kế hoạch hết rồi, tiện thể có thể thử xem món ăn ở Đàm Gia như thế nào.]

Hotsearch Fanmeeting của phim Anh là Ánh Sao do đỉnh lưu Nhất Dã phiên một được tổ chức ở Hoành đ**m đã thu hút dư luận, được lưu lượng đưa lên hẳn hotsearch.

Một số người còn đang do dự có tham gia fanmeeting không, dù sao Nhất Dã cũng là ca sĩ, bọn họ không xem phim thì cũng xem cậu ấy hát cũng thú vị.

Hotsearch về Đàm Gia ra đời càng khiến kết quả nghiêng về một phía. Vừa có thể ủng hộ thần tượng nhà mình, vừa được nghe hát lại có thể thưởng thức mỹ vị. Cớ sao phải suy nghĩ phân vân nữa.

Hoành đ**m đang trở thành điểm nóng của fan hâm mộ. Ban tổ chức nghe tin phải làm hẳn bên ngoài sân vận động, kế hoạch trong khách sạn được thay đổi kịp thời. Tiền mà, ai mà không thích chứ.

Đàm Đàmvà tiểu Đào hôm nay ăn hơi no, cảm thấy bụng khó chịu đã rủ nhau ra ngoài đi dạo. Đến gần hồ thả chậm bước chân, thong thả cảm nhận từng cơn gió mát lạnh xuyên qua làn tóc. Không khí vui vẻ nhàn nhã.

Tiểu Đào còn đang phổ cập kiến thức OTP Thần Dã của cô ấy sắp hội ngộ ở Hoành đ**m. Nhất Dã đầu tuần sau tổ chức fanmeeting, tháng sau sẽ đến đây quay phim. Cố Thần Vũ thì ở lại đây dưỡng bệnh. Vậy chẳng phải là gián tiếp ở chung một bầu trời rồi sao.

Đàm Đàmnghe ù à ù mờ, cô bạn của cô đang cố gắng lôi kéo cô lên thuyền với cô ấy đây mà.

Cố Thần Vũ mà biết suy nghĩ trong đầu của tiểu Đào không biết anh ấy nghĩ sao. Mặc dù ngoại hình của hai người khá đẹp, đứng chung ảnh cũng tỏa sáng nhưng cứ cảm thấy kỳ quái.

Hai người đang đi thì nghe tiếng nước dội mạnh, giống như có vật gì rơi xuống vậy.

Nhìn xung quanh thì thấy trước mặt ở chỗ bóng cây tối tăm, người nào đó đang bước xuống hồ, đã gần tới n.g.ự.c rồi.

Hai người nhìn nhau rồi nhanh chóng chạy lại, không cần hỏi ý kiến hay gì, Đàm Đàmtrực tiếp đánh vào huyệt làm cô ấy ngất sau đó cõng người mang về.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bây giờ mà để cô ấy tỉnh thì cuộc giằng co không biết còn kéo dài đến khi nài. Trong thời khắc một người đã muốn c.h.ế.t thì tai đã bịt, lòng cũng tuyệt vọng, đã không muốn nghe bất cứ chuyện gì.

Đàm Đàmnhờ tiểu Đào trông chừng cô ấy còn mình đi nấu cháo. Nghĩ vừa nãy thời tiết hơi lạnh còn ngâm nước, cô nấu thêm trà gừng xong rồi mang qua.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 48: Chương 48



Tiểu Đào đã thay đồ ướt cho cô ấy, vừa thấy cô vào thì thần bí kéo cô ra cửa phòng.

“Tiểu Đàm, vừa nãy tớ thay đồ thì phát hiện ra, bên trong cô ấy toàn vết xanh tím. Có thể là bị bạo lực một thời gian dài, có cũ có mới rất đáng sợ.”

Đàm Đàmngạc nhiên khi nghe vậy. Lại nhìn người gầy yếu đang nằm trên giường.

“Cố ấy là người giới giải trí hả?”

“Cậu biết đó, tớ đu showbiz nửa vời, bây giờ còn lệch m.ô.n.g qua ship couple nên thật sự không rõ.”

Hai người đang nói chuyện thì người trên giường đã tỉnh. Thấy người tỉnh thì Đàm Đàmra hiệu tiểu Đào không nhắc đến nữa. Đi lại giường nhẹ giọng nói.

“Cô tỉnh rồi à. Xin lỗi vì đưa cô về mà không xin phép. Trước hết uống nước gừng cho đỡ lạnh người nhé.”

Bành Nghiễm mở mắt nhìn thấy mình đang nằm trong phòng xa lạ là biết có người đưa mình về. Đang nhìn vô thức vào hư vô thì hai cô gái xuất hiện.

Nghe giọng nói nhẹ nhàng và gương mặt mỉm cười trước mặt, không hiểu sao nước mắt không kìm được liên tục chảy ra. Hóa ra trên đời này còn người lo cô ấy bị lạnh bị bệnh.

Đàm Đàmvà Anh Đào nhìn nhau. Đàm Đàmra hiệu tiểu Đào lên tiếng, dù sao chuyện này cô ấy cũng rành hơn cô. Nhưng tiểu Đào làm như không hiểu ám chỉ của cô, nhất quyết giữ im lặng không mở miệng. Chưa ra trận đã đầu hàng rồi.

Đàm Đàmlấy khăn giấy vừa lau nước mắt đang chảy ra vừa nói.

“Sao nỡ lòng nào để mỹ nhân rơi lệ thế này. Đôi mắt của cô đẹp như vậy, chỉ khóc lần này thôi nhé. Sau này hãy chỉ mỉm cười. Nào nhân lúc nước gừng còn nóng thì ngồi dậy uống, có chuyện gì tính sau, không nên để thân thể bị thiệt. Dù sao đau ốm cũng là mình chịu mà đúng không.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Dỗ dành cô ấy ngồi dậy uống nước gừng, tiện thể ăn luôn bát cháo. Nhưng người vừa cầm thìa cháo nước mắt vừa rơi, lại khóc nữa rồi. Hai người nhìn nhau im lặng, lòng không nhịn được nặng nề. Xem ra đã phải chịu đựng một thời gian dài, cuối cùng đến lúc không thể nào chịu đựng được nữa rồi.

Tiểu Đào mang đồ xuống, tiện để lại không gian cho hai người. Dù sao những lúc như vậy cũng chỉ cần 1 người là đủ, dễ nói chuyện cũng dễ đồng cảm hơn.

“Cảm ơn cô. Nhưng cô không cần phải như vậy đâu. Dù sao cũng không đáng.”

“Mặc dù có hơi nhiều chuyện nhưng mà tôi thấy rất đáng. Chuyện gặp được cô hay giúp đỡ đều là duyên phận. Tôi không biết cô đã xảy ra chuyện gì, cũng không thể đứng từ lập trường của mình mà khuyên cô được. Nhưng tôi chỉ hy vọng cô hãy cho bản thân mình thời gian, còn nếu muốn cảm ơn tôi thì tặng cho tôi 1 tuần của cô đi. Cứ ở đây nghỉ ngơi, sau đó quyết định như thế nào là chuyện của cô, tôi đều tôn trọng.”

Trước khi ra khỏi cửa chỉ để lại câu nói.

“Cuộc sống là vậy, có những lúc đen tối nhưng không phải là mãi mãi. Bước qua khỏi nó rồi thì cô sẽ mạnh mẽ hơn để đón nhận bình minh. Tôi tin cô cũng xứng đáng nhận được điều tốt đẹp ấy.”

Bành Nhiễm nghe đến đây không kìm được khóc nấc lên. Những đau đớn, tổn thương giống như mất đi lớp phấn phủ, thi nhau hiện lên đau nhói tâm can.
 
Ta Mở Quán Ăn Bị Giới Paparazzi Săn Lùng
Chương 49: Chương 49



Đàm Đàmvà Anh Đào đứng trước cửa phòng, nghe tiếng khóc bên trong rồi nhìn trăng sáng trên cao. Mãi một lúc mới quay người về phòng mình.

Sáng ngày hôm sau ông Vạn quét lá cây, tiểu Đào phụ cô nhặt nguyên liệu nấu ăn.

Nhìn thời gian cũng gần 9 giờ, múc bát hoành thánh ra tô đặt bên dưới bàn gỗ ở viện sau. Đàm Đàmđi vào phòng gọi cô gái ra ăn sáng.

Cô biết bây giờ trong hoàn cảnh này cô ấy chỉ muốn ở trong phòng đóng cửa một mình.

Nhưng cô đã hỏi người bạn là bác sĩ tâm lý, cô ấy nói nên khuyến kích người ra hít thở không khí, đừng để một mình với bốn bức tường rất nguy hiểm.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Cô ngồi đây ăn hết bát hoành thánh này nhé. Nếu mệt có thể nằm dưới bóng cây ngân hạnh nhắm mắt. Cái ghế màu xanh là tôi chuẩn bị cho cô đó.”

Sau đó Đàm Đàmlại bận rộn với tiểu Đào, trong phòng bếp thỉnh thoảng vang lên những tràng cưới thích thú. Trêu chọc ông Vạn cũng không nhịn được cười theo.

Chưa tới 11 giờ nhưng một vài khách quen đã ngửi hương thơm, đứng từ ngoài không chịu nổi nói vọng vô. Tiếng nói chuyện náo nhiệt vui vẻ truyền đến.

“Tiểu Đàm ơi hôm nay giống như có mùi canh dê, em thật sự giữ lời hứa đền bù canh thay lẩu cho mọi người.”

“Đàm mỹ nhân ơi, em có cần anh lấy thân báo đáp không. Anh nguyện ý.”

“Ha ha ha.”

Anh Đào nghe vậy cười phá lên, vừa cười vừa quay ra trêu khách. Chắc là khách quen hay nói chuyện với cô ấy, nghe thấy tiếng nói là bắt được tên ai.

Đến giờ mở cửa người bên ngoài vừa cười vui vẻ vừa tiến vào. Hôm nay có canh dê hầm, món canh này ăn vào thời tiết se lạnh thế này thì thật sự rất hợp ý.

Nước canh thơm mùi dê hầm cùng với sữa trắng thơm dịu beo béo không tanh, hòa quyện cùng với ngó sen, đậu hũ, nấm, khoai môn và lá hẹ rất thanh mát hài hòa.

Sườn dê hầm nhũn tỏa ra mùi thơm ngào ngạt, chấm cùng chao và sa tế là cặp đôi không thể tách rời. Thịt dê mềm mại đậm đà như muốn tan ra.

Nhiều người ăn ngon quá không nhịn được muốn mua mang về, nhưng rất tiếc còn phải để bán cho khách qua app nữa nên không bán được.

Nhiều người thường xuyên ghé thành quen, vừa ăn vừa trò chuyện với nhau. Khách đến ăn thỏa mãn ấm bụng ra về, còn nói tối nay sẽ ghé ăn nữa.

Ngày hôm nay Cố Thần Vũ sẽ theo đoàn về Bắc Kinh, xử lý một số chuyện xong tối mới âm thầm quay lại đây.

Bữa ăn trưa nay chỉ có bốn ông cháu. Đàm Đàmlàm gà cung bảo, canh dê và rau xào nõn tôm.

Ông Vạn ăn xong về phòng nghỉ ngơi. Ba cô nằm trên ghế dưới bóng cây thưởng gió thiu thiu ngủ. Đang nằm thì Anh Đào hỏi một câu làm cô cạn lời.

“Nhiễm Nhiễm, nếu cô là người làm trong giới giải trí thì cô có nghe tin yêu nhau của Cố Thần Vũ và Nhất Dã không. Thú thật tôi là fan couple của hai người này.”
 
Back
Top Bottom