Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sủng Phi Của Hoàng Đế

Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 90



Lần này trở về, Tạ Ngộ Cẩn vẫn chưa được định chức quan trong Kinh thành, nhưng chắc chắn sẽ không quá kém, dù sao hắn cũng lập công mới được điều về thăng chức.

Đang trò chuyện vui vẻ, nha hoàn tiến vào thông báo, nói ba vị nương tử đã đến, Hoắc thị cười bảo nha hoàn dẫn mấy vị nương tử vào, nhưng sắc mặt Nguyễn lão phu nhân lại không được tốt lắm.

Ba tỷ muội vừa vào phòng, ánh mắt của Tạ Ngộ Cẩn liền rơi vào khuôn mặt xa lạ kia.

Đã lâu không gặp, Tạ 妤 Hoa và Tạ Vãn Xuân đều cười hành lễ với Tạ Ngộ Cẩn, Ngu Ninh đứng giữa bọn họ, nhưng vì xa lạ mà không nói nên lời, chỉ có thể khô khan hành lễ theo.

Tạ Ngộ Cẩn lập tức đi đến trước mặt ba người, đỡ cánh tay Ngu Ninh, vẻ mặt hổ thẹn, "Ta, không xứng nhận lễ của tiểu muội, đáng lẽ ta phải tạ lỗi với tiểu muội mới đúng."

Nói xong, hắn cúi người hành lễ.

Nguyễn lão phu nhân thấy vậy, sắc mặt trực tiếp đen như đáy nồi, nhưng nể tình cháu trai trưởng vừa mới trở về, nên không nói lời khó nghe nào.

Đường đường là Thế tử Hầu phủ, là gia chủ tương lai, lại là trưởng huynh, sao có thể cúi người hành lễ với muội muội, nha đầu này sao dám nhận, đúng là lớn lên ở nơi hoang dã, không có lễ nghi, không biết gì cả.

Ngu Ninh mờ mịt, không biết tại sao Tạ Ngộ Cẩn lại làm như vậy, hoang mang nhìn về phía Hoắc thị, nhưng mẹ ruột lại không có ý ngăn cản, chỉ mỉm cười với nàng coi như an ủi.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 91



"Năm đó, nếu không phải ta sơ suất, ham chơi đùa, thì cũng sẽ không làm lạc mất tiểu muội, sai lầm lớn như vậy, ta dù có dùng tính mạng tạ tội cũng không hết, nếu không phải là ta, tiểu muội cũng sẽ không lưu lạc nhiều năm như vậy."

Khi đó Tạ Ngộ Cẩn cũng chỉ là một đứa trẻ, trong lúc đi chơi đèn lồng vào ngày Nguyên Tiêu, hắn đã bỏ rơi đám tôi tớ, nắm tay tiểu muội chen vào đám gánh hát, kết quả hai huynh muội bị đám đông tách ra, vì chuyện này, hắn đã áy náy nhiều năm.

Sau khi con gái mất tích, Hoắc thị đau lòng tột độ, vì con trai trưởng từ nhỏ đã do Nguyễn lão phu nhân nuôi dưỡng, hai mẹ con vốn không thân thiết, như vậy lại càng trở nên xa cách, khoảng thời gian con gái vừa mới mất tích, Hoắc thị thậm chí còn hận Tạ Ngộ Cẩn, không chịu gặp mặt con trai ruột.

Nguyễn lão phu nhân vốn đã thiên vị cháu trai trưởng, không thích Hoắc thị và con gái do trưởng phòng sinh ra, thấy Hoắc thị vì một nha đầu mà lạnh nhạt với trưởng tôn như vậy, lại càng thêm chướng mắt Hoắc thị, quan hệ mẹ chồng nàng dâu trở nên xấu đi, đây cũng là nguyên nhân khiến Nguyễn lão phu nhân không vừa mắt Ngu Ninh sau khi nàng trở về.

Nói cho cùng, đều là do thiên vị cháu trai trưởng, trong lòng Nguyễn lão phu nhân, mười đứa cháu gái cũng không bằng một đứa cháu trai.

May thay Tạ Ngộ Cẩn không nghĩ như vậy, sau khi lớn lên dần dần xa cách tổ mẫu, từ từ hóa giải ngăn cách trong lòng Hoắc thị, trong việc tìm lại Ngu Ninh, Tạ Ngộ Cẩn cũng tốn không ít công sức, sau khi hắn có nhân mạch trong triều, vẫn luôn nhờ người tìm kiếm manh mối, cuối cùng đầu năm nay đã tìm được Ngu Ninh trở về, bù đắp sai lầm lớn.

"Thì ra là vậy." Ngu Ninh không để ý lắc đầu, "Khi đó huynh trưởng còn nhỏ, sao có thể trách huynh được, hơn nữa mấy năm nay ta sống bên ngoài rất tốt, chưa từng chịu khổ, huynh trưởng không cần tự trách, những chuyện kia đều qua rồi."

Trong nhà nói chuyện rất lâu, mãi đến khi trời tối, dùng xong tiệc tẩy trần, mọi người mới tản đi.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 92



Mọi người tản đi, mấy người phòng lớn rốt cuộc tụ họp lại, đóng cửa nói mấy câu.

Tạ Chi An và Tạ Vãn Du về muộn, không kịp lúc mọi người nói chuyện, đợi đóng cửa, mới có cơ hội hỏi chính sự.

Tạ Vãn Du: "Đại ca vội vàng trở về như vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gấp gì?"

"Bình Tây Vương có ý làm phản, rất nhiều phủ binh cải trang vào kinh, lần này trong kinh triệu gấp, không chỉ có ta, mấy vị phó tướng trong Trấn Nam quân đều trở về."

Tạ Chi An vẻ mặt ngưng trọng, "Nhớ Bình Tây Vương dâng tấu chương, năm nay sẽ vào kinh dâng lễ, vậy chẳng phải là nửa tháng sau..."

"Đúng vậy." Tạ Vãn Du sắc mặt lạnh lùng, do dự nói: "Nghe nói Bình Tây Vương và cô mẫu sớm những năm..."

Ba người tiếng nói chuyện nhỏ dần, nhiều hơn nữa, Ngu Ninh và Hoắc thị không nghe thấy.

Nhưng Hoắc thị và Ngu Ninh cũng không quan tâm bọn họ nói gì, Tạ Ngộ Đường càng không tham gia, ba người nhàn rỗi ngồi bên cạnh sập La Hán cắn hạt dưa ăn điểm tâm.

Ba người nói chuyện chính sự xong, cùng đi ra ngồi ngoài gian.

Tạ Ngộ Cẩn lần đầu tiên gặp Ngu Ninh và Ngu Tiểu Bảo, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhất thời không biết nên nói từ đâu, đành phải hỏi từ cuộc sống trước kia của Ngu Ninh.

Ngu Ninh cảm thấy vị huynh trưởng này không chỉ có tướng mạo thưởng tâm duyệt mục, tính tình cũng rất tốt, cho nên rất vui vẻ nói chuyện với Tạ Ngộ Cẩn.

Một bên Tạ Vãn Du và Tạ Chi An lại luôn trầm mặc, thoạt nhìn dáng vẻ tâm sự nặng nề.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 93



Ước chừng qua nửa canh giờ, Hoắc thị mệt mỏi, bảo mấy huynh muội tản đi.

Tạ Ngộ Cẩn nói muốn đưa muội muội và cháu ngoại gái về Sưởng Hoan Các, Tạ Vãn Du tiện đường đi cùng.

Đi giữa đường, Tạ Vãn Du suy nghĩ rất lâu, cuối cùng khẽ thở dài, nói với Ngu Ninh: "Tiểu muội, mấy ngày nữa Ngũ muội muội vào cung làm bạn Thái hậu nương nương, muội có muốn đi cùng không?"

Tạ Ngộ Cẩn quay đầu nhìn Tạ Vãn Du, khẽ nhíu mày, đang muốn nói muốn, lại bị Tạ Vãn Du giơ tay ngắt lời.

Nàng tiếp tục nói: "Bệ hạ muốn dùng huynh trưởng, cũng không biết ý ở đâu, trong lòng ta không yên tâm, liên quan đến Tạ gia, ta có thể thỉnh tiểu muội cùng Doanh Xuân vào cung, thay ta dò xét ý tứ của bệ hạ..."

Tạ Ngộ Cẩn lạnh giọng ngắt lời, "Đủ rồi, Vãn Du, những chuyện này không liên quan gì đến tiểu muội, muội nói chuyện này làm gì."

"Ta đây không phải lo lắng cho huynh sao, bệ hạ nếu có ý dùng huynh thì tốt, nếu là... nếu là có ý đồ khác, vậy chẳng phải mượn cơ hội Bình Tây Vương, tiện thể tiễn đưa Tạ gia đi."

Tạ Vãn Du trong lòng không chắc, nàng không biết Tạ Thái hậu có cấu kết với Bình Tây Vương hay không, càng không biết thái độ của thiên tử đối với Tạ gia là gì, nếu Tạ gia có ai có thể từ trong miệng thiên tử dò xét một hai, vậy thì chỉ có một mình tiểu muội có thể làm được.

Nhưng Tạ Ngộ Cẩn không hiểu muội muội song sinh đang nghĩ gì, hắn cũng không biết giữa Ngu Ninh và thiên tử có liên quan, chỉ cảm thấy Tạ Vãn Du nhờ tiểu muội vào cung dò xét tin tức thật sự quá kỳ cục.

"Bệ hạ là người thế nào, há lại nói dò xét là dò xét được! Ta tin tưởng bệ hạ làm người, chuyện này muội không cần nói nữa."

Tạ Vãn Du không nói nữa, cúi đầu trầm mặc.

Không khí lâm vào trầm lắng, đúng lúc này, Ngu Tiểu Bảo đột nhiên kéo tay Tạ Vãn Du, làm nũng nói: "Dì, cho con vào cung đi, con muốn đi con muốn đi, con muốn gặp hoàng đế thúc thúc, cho con đi đi!"

Tạ Vãn Du sờ sờ đầu cháu ngoại gái, không nói gì.

"Tiểu Bảo, trong cung không vui đâu, đợi con lớn lên cậu dẫn con đi." Tạ Ngộ Cẩn bế Tiểu Bảo lên, ôn hòa nói: "Hơn nữa, Tiểu Bảo không thể gọi hoàng đế là thúc thúc, phải gọi là bệ hạ, nhưng con còn nhỏ, gọi như vậy không ai trách con."

Ngu Tiểu Bảo nghi hoặc, "Vì sao không thể gọi là thúc thúc, là hoàng đế thúc thúc bảo con gọi như vậy mà, người còn nói..."

Còn nói chỉ cần là thứ con muốn, đều có thể nói với hoàng đế thúc thúc, bởi vì hoàng đế thúc thúc càng thích con hơn!

Ngu Ninh khẽ ho một tiếng, ngắt lời Ngu Tiểu Bảo, "Đại ca, A tỷ, không bằng, để con và Tiểu Bảo cùng đi, Tiểu Bảo chưa từng thấy trong cung thế nào, để con bé mở mang kiến thức cũng tốt, thật ra con cũng rất muốn đi, ngự thiện trong cung thật sự không tệ, con rất thích trong cung."
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 94



Sau khi Ngu Ninh bày tỏ có ý định tiến cung, Tạ Ngộ Cẩn và Tạ Vãn Du đã cãi nhai suốt thời gian qua,Ngu Ninh kéo theo Tiểu Bảo yên lặng theo sau hóng chuyện, đã mất đi quyền lên tiếng.

Tạ Ngộ Cẩn dĩ nhiên không đồng ý đưa tiểu muội tiến cung làm bạn Thái hậu nương nương, lần triệu kiến này trên danh nghĩa là làm bạn với cô mẫu, nhưng trên thực tế là Thái hậu muốn nhét một nữ nhi Tạ gia vào bên cạnh hoàng đế, đi một mình Doanh Xuân đã là bất đắc dĩ, hà tất phải để Ngu Ninh theo cùng.

Hắn không biết nội tình, nhưng Tạ Vãn Du lại rõ ràng, nàng biết tiểu muội nhà mình và thiên tử có quan hệ không tầm thường, bất kể là đem mối quan hệ này chuyển ra ngoài sáng, hay là vì dò xét ý tứ của thiên tử, người đi hẳn là Ngu Ninh, cũng chỉ có nàng là thích hợp nhất.

Đáng tiếc Tạ Ngộ Cẩn không thể hiểu được nỗi khổ tâm của Tạ Vãn Du, trực tiếp kết luận, “Chuyện này không cần nói thêm, ta tuyệt đối không cho phép tiểu muội tiến cung, bất kể là ta hay cha mẹ đều sẽ không đồng ý, Vãn Du muội không cần nhắc lại.”

Tạ Vãn Du: “Tiểu muội là nguyện ý đi, các người cũng phải suy xét ý tưởng của tiểu muội chứ, hơn nữa hoàng cung không phải hang hùm ổ sói, bệ hạ có thể nhận hay không phần hậu ý này của Thái hậu nương nương còn chưa biết, năm mới tiến cung bất quá chỉ một tháng thời gian, đi một chuyến coi như mở mang kiến thức, có thể làm sao đâu.”

“Không được, ta nói không được chính là không được.”

“Tạ Ngộ Cẩn, huynh một võ tướng, chuyện trên triều đình nhìn không rõ, làm gì phải cùng ta hát đệm, ta làm như vậy cũng là vì huynh, vì cả Tạ gia a.”

Cho đến khi Ngu Ninh về đến cửa Sưởng Hoan Các, Tạ Ngộ Cẩn và Tạ Vãn Du cũng chưa tranh cãi ra kết quả.

Ngu Ninh kéo Tiểu Bảo vào nhà, ngăn cách tiếng cãi vã của ca ca ruột và tỷ tỷ ruột.

Thật ra nàng có chút nghi hoặc, với điều kiện của nàng, ai cũng sẽ không nghĩ tới đưa nàng vào hoàng cung, sắp xếp trong hậu cung của thiên tử, dù sao nàng là quả phụ đã gả qua người, còn mang theo một nữ nhi.

Cả Tạ gia không ai đem người này liên hệ với Ngu Ninh, duy chỉ có Tạ Vãn Du là khác.

Ngu Ninh nghĩ, có phải A tỷ đã biết gì rồi không, cho nên mới kiên định cho rằng nàng mới là người thích hợp nhất.

Thật ra A tỷ nói không sai, Ngu Ninh cũng cảm thấy mình mới là người thích hợp nhất, dù sao nàng và Thẩm Thác xác thực tồn tại chút quan hệ không thể cho ai biết, nàng cũng nguyện ý giúp đỡ trong nhà.

Về đến nhà còn chưa đến một năm thời gian, nàng có người nhà mới không đến một năm mà thôi.

Ngu Ninh làm cô nhi hai mươi mấy năm, lần đầu tiên cảm nhận được có người nhà, có cha mẹ yêu thương là mùi vị gì, nàng rất quý trọng những thứ này, cũng hy vọng Tạ gia một nhà này có thể bình an ổn định, cho nên nàng nguyện ý vì trong nhà làm chút gì đó.

“A Nương, cữu cữu cùng dì cãi nhau, có phải Tiểu Bảo không thể đi cung tìm hoàng đế thúc thúc không?”

Ngu Ninh ngồi trước bàn trang điểm, đối diện gương tháo trang sức trên tóc, nghe vậy xuyên qua gương nhìn về phía Tiểu Bảo phía sau, hỏi: “Tiểu Bảo rất muốn gặp hoàng đế thúc thúc sao, hắn có tốt đến thế sao, các con hình như chưa gặp qua mấy lần nhỉ?”
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 95



“Ừm…… là chưa từng gặp qua mấy lần.”

Kỳ thật các nàng ở Tập Hiền Viện đã gặp qua rất nhiều lần, hoàng đế thúc thúc thỉnh thoảng sẽ đến thăm nàng, tặng rất nhiều đồ chơi nhỏ linh xảo, nhưng đây là bí mật giữa các nàng, hoàng đế thúc thúc từng nói không thể nói với bất cứ ai, cho dù là A Nương cũng không được.

Ngu Tiểu Bảo chống cằm trả lời: “Tiểu Bảo chính là rất thích hoàng đế thúc thúc nha, hơn nữa hoàng cung rất đẹp, Tiểu Bảo cùng ngoại tổ mẫu đi qua một lần, đều chưa dạo xong, A Nương liền mang con cùng tiến cung đi, con thật sự rất muốn đi.”

“Được rồi được rồi, sẽ mang theo con.”

Ánh mắt Ngu Ninh đảo qua đôi lông mày của nữ nhi, khẽ thở dài.

Tiểu Bảo trừ đôi lông mày này giống Thẩm Thác, những chỗ khác đều rất giống nàng, nhưng cố tình lông mày ở trên mặt một người có thể khởi tác dụng mấu chốt, liếc mắt nhìn qua, Tiểu Bảo vẫn là giống Thẩm Thác nhất.

Rất không công bằng, rõ ràng là nàng sinh ra, sao lại giống cha đến thế.

Ngu Ninh rất không phục, vì thế trong lòng mắng cẩu hoàng đế thêm mấy câu.

Ngày hôm sau, nội dung cãi nhau của Tạ Vãn Du và Tạ Ngộ Cẩn truyền đến tai Hoắc thị và Tạ Chi An, hai vị trưởng bối không chút do dự đứng về phía Tạ Ngộ Cẩn, không cho phép Tạ Vãn Du nhắc lại chuyện đưa tiểu nữ nhi vào cung.

Nhưng mà, lúc xe ngựa trong cung tới đón người, tiểu thái giám cầm đầu lại nói: “Vâng mệnh Thái hậu nương nương thỉnh hai vị nương tử tiến cung.”

Hắn nói là hai vị nương tử, không phải chỉ có Ngũ nương tử Tạ Doanh Xuân một người.

Hoắc thị không hiểu, hỏi: “Mấy ngày trước lúc Thái hậu nương nương phái người truyền tin cho trong nhà, không phải nói chỉ có Ngũ nương tử một người sao, sao đột nhiên lại biến thành hai vị nương tử, không biết hai vị trong miệng công công nói là……”

Tiểu thái giám cung kính đáp: “Tự nhiên là Tam nương tử và Ngũ nương tử, Thái hậu nương nương vốn là muốn Ngũ nương tử một người tiến cung làm bạn, nhưng không biết vì sao đột nhiên thay đổi chủ ý.”

“Nhưng…… cháu ngoại gái Hựu Minh không thể rời nương, vừa không thấy người liền khóc, Thần Duyệt cũng không thể rời con, hai mẹ con tách ra chỉ thêm nhớ nhung, không bằng hôm nay trước tiên để Doanh Xuân bẩm báo Thái hậu nương nương, chờ mấy ngày nữa rồi……”
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 96



“Không sao, Tam nương tử mang theo tiểu thư cùng đi là được, chuyện này Thái hậu nương nương đã bẩm báo bệ hạ.”

Hoắc thị gật đầu, cười gượng gạo, “Tốt, vậy tốt, nhưng Thần Duyệt chưa kịp thời biết tin tức này, còn chưa kịp chải đầu trang điểm, không biết công công có thể đợi thêm một lát, để nữ nhi trong nhà sửa sang tốt lại dung nhan rồi gặp người.”

“Kia là đương nhiên, không vội không vội, đợi thêm một lát cũng không sao.”

Người hầu đi báo tin, Hoắc thị ở chính đường tiếp đãi khách nhân một lúc liền tìm cớ rời đi, thừa dịp lúc này, bà vội vàng đi Sưởng Hoan Các dặn dò nữ nhi mấy câu.

Bà đến bên ngoài chính phòng Sưởng Hoan Các, vừa lúc nghe thấy tiếng cười vui vẻ của Tiểu Bảo, đang cao hứng vì có thể vào cung.

Hoắc thị thở dài, đi vào qua lược trong tay nha hoàn, tự tay chải đầu cho nữ nhi.

“Ninh Nhi a, trong cung không hơn trong nhà, đến trong cung nói chuyện phải cẩn thận chút, bình thường Thái hậu nương nương tuyên mấy nương con chúng ta đi đều là nói chuyện trong nhà, nhưng lần này không giống. Nương đoán Thái hậu nương nương để con đi hẳn là thuận đường mang theo, dù sao Doanh Xuân chính kinh muốn đi, chúng ta đến sau ít nói chuyện, chuyện liên quan đến bệ hạ, chúng ta không thể trốn xa chút.”

“Nương yên tâm, con đã biết.”

Kỳ thật Ngu Ninh đêm qua đã biết chuyện nàng muốn đi, đêm qua A tỷ tới tìm nàng, sớm nói chuyện này, nàng lần này có thể tiến cung, kỳ thật cũng là A tỷ hướng Thái hậu nương nương tiến cử.

Hoắc thị dặn dò một hồi, nhưng ngẫm lại, kỳ thật lời mình nói cũng không có tác dụng gì, dù sao thiên tử lạnh tình, nhiều năm như vậy trừ bỏ Thẩm Tri Nhu chưa thấy hắn đối nữ tử nào khác biệt, huống chi Ninh Nhi còn mang theo Tiểu Bảo cùng, phỏng chừng bệ hạ sẽ càng tránh hiềm nghi.

Tạ Thái hậu muốn đem Tạ Doanh Xuân an bài vào hậu cung, muốn bên người thiên tử có một người có thể vì Tạ gia nói chuyện, chuyện này nói ra thì đơn giản, làm ra lại cực kỳ khó khăn.

Sau khi Tạ Doanh Xuân tiến cung liền bị Lý thượng cung bên người Tạ Thái hậu dạy bảo, vẫn luôn tìm cơ hội lộ mặt trước mặt thiên tử, nhưng liên tiếp mấy ngày đều không có cơ hội.

“Mấy ngày trước thấy con buồn bã không vui, hôm nay lại tốt hơn nhiều, có chuyện vui gì, cười vui vẻ như vậy?” Ngu Ninh thấy Tạ Doanh Xuân vừa xem thoại bản vừa cười, nàng cũng ghé qua xem hai lần.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 97



Nội dung thoại bản này thưa thớt bình thường, còn không có của nàng xem k*ch th*ch, Tạ Doanh Xuân làm sao lại vui vẻ như vậy?

Tạ Doanh Xuân đem thoại bản đặt lên bàn nhỏ, tùy tay cầm điểm tâm lên ăn, “Mấy ngày trước ta còn nghĩ, về sau nếu cứ buồn chán trong hoàng cung này thì nên làm sao đây, cả ngày cũng chỉ có thể xem thoại bản g.i.ế.c thời gian, nhưng……”

“Nhưng hiện tại ta đã hiểu rõ, cho dù Thái hậu nương nương có muốn đưa ta vào hậu cung thế nào, chuyện này cũng là không thể.”

Ngu Ninh: “Vì sao?”

“Ta thật sự là tốn sức lực, ngự hoa viên ta đều ngồi xổm đã lâu, thuốc bổ kia Thái hậu đưa cho bệ hạ ta đều chạy qua mấy lần, nhưng nhiều ngày trôi qua như vậy, bệ hạ vẫn là chưa từng liếc mắt nhìn ta một cái, ta cũng coi như yên tâm, bệ hạ không vừa mắt ta, qua một tháng này, ta liền có thể về nhà.”

Ngu Ninh bị Tạ Doanh Xuân thở phào nhẹ nhõm một hơi, “Yên tâm đi, một tháng sau chúng ta liền có thể về nhà, muội sẽ không ở lại trong cung.”

Nhìn xem Thẩm Thác chán ghét biết bao, thân là thiên tử thì sao chứ, vẫn không được người ta thích a.

“Đúng rồi Tam tỷ, tỷ có phải đêm qua ra ngoài không?” Tạ Doanh Xuân nửa đêm tỉnh lại một lần, phát hiện trong thiên điện chỉ có Tiểu Bảo, không thấy bóng dáng Ngu Ninh.

“Ta…… đây là bí mật.” Ngu Ninh suỵt một tiếng, nhỏ giọng nói: “Đây là bí mật, ta qua một thời gian nữa nói cho muội, muội trước thay ta bảo mật.”

Tạ Doanh Xuân nheo mắt, “Không phải là…… vị tuấn tú lang quân kia của tỷ ở trong cung làm thị vệ chứ, nói thật, có phải tỷ đi gặp nam nhân!”

“Đúng, cái gì cũng không gạt được muội, cho nên phải nhờ muội giữ bí mật, chuyện này trong nhà chỉ có muội biết đó.”

“Trong cung không hơn Minh Đức Tự, vạn nhất bị người ta nhìn thấy chẳng phải muốn gây họa sao, Tam tỷ tỷ phải cẩn thận chút, cho dù gặp mặt cũng không nên chọn vào buổi tối, ban ngày gặp một lần thì tốt, buổi tối bị người ta nhìn thấy mới không được.”

Ngu Ninh lung tung gật đầu, không nói rõ.
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 98



Nàng cũng không muốn buổi tối đi ra ngoài, nhưng ban ngày gặp mặt càng không được, Doanh Xuân không muốn cả đời ở trong hoàng cung, nàng cũng không muốn.

Cho nên chỉ có thể tạm thời duy trì, toàn xem Thẩm Thác khi nào chán, đến lúc đó nàng liền tự do.

Ban đêm, trong thiên điện tắt đèn, đợi Tạ Doanh Xuân và Tiểu Bảo đều ngủ say, Ngu Ninh lặng lẽ đi ra khỏi giường, rón ra rón rén khoác y phục, lặng lẽ đi ra ngoài.

Đột nhiên, một bàn tay nhỏ kéo góc váy nàng, Ngu Ninh kinh hồn bạt vía quay đầu, mới phát hiện là Tiểu Bảo ở phía sau.

“Ngoan của ta ơi, sao con lại tỉnh, ngoan nào Tiểu Bảo, mau mau đi ngủ.” Ngu Ninh sợ đánh thức Tạ Doanh Xuân, thanh âm đè cực thấp.

“A nương, có phải người sắp đi tìm hoàng đế thúc thúc không?”

Ngu Ninh vội vàng bịt miệng Ngu Tiểu Bảo, “Suỵt, nhỏ tiếng thôi.”

Ngu Tiểu Bảo giãy giụa khỏi tay mẹ, đôi mắt to lấp lánh đầy phấn khích, “Mang Tiểu Bảo theo với, Tiểu Bảo cũng muốn lén lút đi! Vui lắm!”

Ngu Ninh: “…”

“Hoàng đế thúc thúc gì chứ, a nương không biết con đang nói gì, Tiểu Bảo mau đi ngủ đi, ta chỉ là dậy đi vệ sinh thôi.”

“A nương nói dối, hai lần trước người ra ngoài vào ban đêm, lúc về trên người đều có mùi của hoàng đế thúc thúc! A nương đã nói trẻ con không được nói dối, vậy a nương cũng thế, người không thể lừa Tiểu Bảo, con cũng muốn đi!” Ngu Tiểu Bảo có một cái mũi rất thính, có thể phân biệt mùi của từng người, mùi của hoàng đế thúc thúc đặc biệt rõ ràng, nên bé nhớ rất kỹ.

Lần đầu tiên ngửi thấy mùi này từ a nương, bé đã nghi ngờ, sau đó mấy đêm đều cố ý giả vờ ngủ, quả nhiên phát hiện a nương sẽ ra ngoài vào ban đêm.

“Được rồi, được rồi, ta xin con đấy, con đừng ồn ào nữa.” Ngu Ninh dở khóc dở cười, bất đắc dĩ gật đầu: “Được, ta dẫn con theo, nhưng con phải nghe lời, ra ngoài không được la hét ầm ĩ nữa.”
 
Sủng Phi Của Hoàng Đế
Chương 99



Phía trước Tường An Cung có núi giả, đình viện, hồ nước, phong cảnh tao nhã, đi dọc theo hành lang giữa hồ một đoạn là đến Trường Thu Điện.

Ngu Ninh đi lại trong cung không tiện, cho nên Thẩm Thác mới chọn địa điểm gặp mặt ở Trường Thu Điện.

Trời tối đen như mực, bên ngoài Trường Thu Điện thắp vài ngọn đèn lồng bát giác, không có ai canh giữ, trông vô cùng yên tĩnh, trống trải.

Nhưng Ngu Ninh biết, xung quanh đây ẩn giấu rất nhiều ám vệ, đều núp trong góc tối bảo vệ người trong Trường Thu Điện, chỉ là Thẩm Thác không cho ám vệ lộ diện mà thôi.

“A nương, cung điện này trông hơi cũ, không lộng lẫy bằng Tường An Cung của Thái hậu tổ cô mẫu, hoàng đế thúc thúc thật sự ở đây chờ chúng ta sao?”

Mắt Ngu Tiểu Bảo dán chặt vào Trường Thu Điện phía xa, lon ton bám sát gót Ngu Ninh.

“Ở đây, ở đây mà, suỵt, Tiểu Bảo nói nhỏ thôi.”

Mặc dù đám cung nhân gần Trường Thu Điện đều bị Lương thái giám điều đi, nhưng Ngu Ninh vẫn không yên tâm dặn dò một câu.

Tiểu Bảo ngoan ngoãn vâng lời, mắt đầy vẻ phấn khích.

Thật ra có thể vào cung là vui rồi, học ở Tập Hiền Viện lâu như vậy, đúng là có chút nhàm chán.

Cánh cửa điện rộng lớn được đẩy ra từ từ, tạo ra tiếng “cọt kẹt” khó nghe, đánh thức chim én đang đậu trên cây ngoài cửa sổ.

Trường Thu Điện nhìn từ bên ngoài có vẻ cũ kỹ, nhưng bên trong lại hoàn toàn tốt, đồ đạc và nội thất đều được bí mật thay mới, ngay cả lọ hoa bên cửa sổ cũng cắm cành mai.

Nghe thấy tiếng cửa, nam nhân đang dựa vào giường La Hán đọc sách đặt sách xuống, liếc mắt nhìn sang.

Sau đó, hắn khựng lại, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc.

“Tiểu Bảo?”

“Là con đây!” Ngu Tiểu Bảo buông tay mẹ ra, vui vẻ chạy tới, hai tay nắm lấy tay áo Thẩm Thác, hào hứng nói: “Hoàng đế thúc thúc gặp con có vui không!”

Thẩm Thác thật sự không ngờ Ngu Ninh lại dẫn con gái tới, hắn thực sự kinh ngạc, nhưng cũng rất vui mừng.

“Vui.” Thẩm Thác nhéo má con gái, bế bé lên, đặt ngồi trên đùi mình.

“Muốn ăn bánh hoa hồng không?” Hắn cầm một miếng bánh từ đĩa ngọc đưa tới.

“Không ăn, không ăn đâu, ngoại tổ mẫu nói buổi tối không được ăn, hơn nữa con không thích ăn bánh hoa hồng, đây là bánh a nương thích ăn nhất, con không thích ngọt như vậy.”
 
Back
Top Bottom