Siêu Nhiên Sukuna x Megumi

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
295109879-256-k779366.jpg

Sukuna X Megumi
Tác giả: user80101685
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Sukuna- chú linh mạnh nhất được hồi sinh trong cơ thể của itadori sau khi itadori nuốt ngón tay thứ 20 của hẳn , itadori mất hoàn toàn ý thức và bị sukuna giam cầm trong nhà tù mà hắn tạo ra từ kết giới .

Hắn ta sử dụng chiêu thức triệu hồi các nguyên hồn dưới trướng và lập nên một thời đại dành cho nguyên hồn , ý định của hắn là gì ?

Trong một cuộc chiến bành trướng lãnh địa của nguyên hồn , nhóm chú thuật sư của megumi đã thất bại và tất cả được sukuna ra lệnh bắt giữ .

Liệu Megumi có trốn thoát và giải cứu được cho Itadori và những người đồng đội của mình hay là sẽ bỏ mạng trong tay Sukuna ??​
 
Sukuna X Megumi
Đã lâu không gặp


Bối cảnh : Megumi chăm sóc chị gái mình ở một căn hộ nhỏ ở Nagoya , cậu và chị gái bị lũ nguyên hồn tấn công , chúng bắt hai người đem tới giao nộp tại một lâu đài được cho là pháo đài bất khả xâm phạm của thế giới nguyên hồn mà kẻ đứng đầu là Sukuna- Megumi, ngươi thật biết cách mê hoặc ta kể cả khi ngủ đấy Tỉnh dậy giữa cơn mê, Megumi mở mắt ra và mơ hồ nhận ra hình dáng khuôn mặt một người.

Đó là người mà cậu không ngờ rằng đã thay đổi cuộc đời cậu và bao con người khác - kẻ đứng đầu thời đại của nguyên hồn , tên Sukuna ryomen khốn kiếp .

- Ta không có mê hoặc ngươi đâu Sukuna Khuôn mặt của megumi kể từ lúc mơ hồ mở mắt tới khi nhìn thấy khuôn mặt kẻ này có một sự chuyển hóa kì diệu từ ngạc nhiên vô cùng , hoảng hốt đan xen sợ hãi cho tới cảm xúc bình lặng không một chút hoang mang .

Sukuna thu vào tròng mắt hết tất thảy những biến hóa đó khiến hắn có chút muốn bật cười , không khó để thấy màu sắc ảm đạm trên khuôn mặt cậu chỉ là lớp ngụy trang - Có lẽ khuôn mặt ngươi biết nói dối đó Megumi nhưng ta tự hỏi liệu cơ thể ngươi có như thế ?

Một bàn tay với những móng vuốt sắc nhọn của Sukuna nhẹ nhàng đặt lên đầu gối cậu và từ từ gia thêm lực vào đó tới khi cậu cảm nhận những móng tay nhọn của hắn đang muốn hung hăng chọc qua lớp vải và làm bị thương cậu .

Chờ một chút , cậu và hắn ta đang ở trong một căn phòng được trang trí mà theo mắt nhìn của cậu là được thiết kế dựa trên gu thẩm mỹ chết chóc của tên quái nhân Sukuna này , khắp nơi là màu đỏ đen đan xen cùng những vật bày trí dán đầy bùa chú phía bên trên mà một người thông hiểu chú thuật như Megumi cũng thực sự không có ý định sờ một chút chơi .

Quay trở về thực tại cậu nhận ra mình đang ở một tư thế hết sức thoải mái trên chiếc giường mà không cần phải suy nghĩ nhiều cũng biết là giường của ai , cậu chống một tay ngồi dậy để chuẩn bị tư thế chiến đấu tiếp theo - Ngươi muốn gì Sukuna ?

Bàn tay to lớn không an phận của Sukuna vẫn chưa muốn buông tha cho đầu gối của cậu , sau khi thấy cậu co đầu gối lại định lùi ra khỏi hắn liền dùng sức kéo cậu tới sát hơn - Ta chỉ là có chút nhớ ngươi , Megumi - Ngươi muốn giết ta hoặc muốn làm gì , đừng nói điều thừa thãi .

Chị gái ta đâu , ngươi sẽ làm gì ?

- Tại sao ngươi lại nghĩ ta muốn giết ngươi chứ Megumi ?

Giọng nói của hắn có một chút ngả ngớn đùa cợt trong đó Khuôn mặt của Sukuna , không , không thể nói là một khuôn mặt bởi nó có chút kì lạ và khuôn mặt đó khác hẳn với giao diện của hắn mỗi khi chiếm được thể xác của Itadori .

Như vậy là hắn đã chiếm được hoàn toàn cơ thể của Itadori , đây có lẽ là cơ thể gốc của hắn

- Ta sẽ không giết ngươi đâu Megumi , ngươi rất thú vị đấy nhưng chị gái ngươi thì ta có thể khi ta chán đó nên ta có công việc giao cho ngươi đây Megumi .

Chỉ cần đừng làm ta cảm thấy nhàm chán ta sẽ thả chị gái ngươi .

Megumi biết cậu không có cửa để đấu lại Sukuna trước kia mỗi khi gặp hắn cậu sẽ dùng kế chạy để giữ lấy mạng nhưng lần này trong tay hắn ta lại còn đang giam giữ chị gái cậu . cậu chỉ có thể chờ cơ hội để cùng thoát khỏi nơi này , hiện tại cứ dùng kế tương kế tựu kế để đối xử với tên này - Ngươi muốn làm gì ?

Trong đôi mắt của Sukuna ánh lên một tia gian xảo , cùng lúc đó Megumi cảm nhận nơi đầu gối của mình tỏa ra một hơi nóng ẩm khó chịu vô cùng làm cậu liên tục kéo chân về thoát khỏi bàn tay của tên ác ma sukuna Trong khoảnh khắc đôi môi của hắn nhếch lên một cách dị thường , một cánh tay của hắn theo hướng đầu cậu giáng xuống , phản ứng của megumi đương nhiên là nhắm mắt đợi chờ một cú đấm từ hắn bởi trong tư thế đầu gối bị giữ cậu không thể chuyển sang tư thế chiến đấu .

Nhưng lạ thay không một điều gì xảy ra trừ tư thế của cậu và hắn có chút thay đổi , mở mắt ra là sự đảo lộn hoàn toàn , cơ thể lực lưỡng của sukuna đang đè lên cậu và áp chế hoàn toàn , hai chân hắn đè lên chân cậu đồng thời hai cánh tay dưới của hắn đè giữ tay cậu .

Một bàn tay khác nắm lấy khuôn mặt cậu , ngón cái không ngừng ve vuốt đôi môi có chút khô của Megumi .

- Nằm im nào Megumi , ta muốn kiểm tra cơ thể ngươi một chút Không phải là cậu bỗng nhiên có năng lực đọc được suy nghĩ người khác mà bản năng của giống đực làm cho cậu cảm thấy có điều gì đó rất đe dọa từ phía tên ác ma kia đặc biệt là thứ đang áp vào cơ bụng cậu làm cậu khó chịu cực kì , đầu megumi nảy số và chợt một dòng suy nghĩ khiến cậu nổi da gà .- Ngươi cút ra , tên khốn .... ngươi giết ta đi ...

Miệng Megumi ngay lập tức bị bịt lại bởi bàn tày vừa mân mê đôi môi cậu , khoang miệng cậu cảm nhận có thứ gì đó vừa len lỏi vào trong và đang điên cuồng khuấy đảo bên trong , chiếm hữu từng không gian bên trong miệng cậu đầu lưỡi , cuống lưỡi , phía trên vòm miệng , ...Megumi chấn động hoàn toàn , tư duy của cậu trong giây lát bị ngưng trệ , trong thoáng chốc những cảm xúc xấu hổ , tủi nhục và bất lực ngay lập tức ùa tới , trong không gian những tiếng ư a ngân lên giữa căn phòng u tối , tĩnh mịch .

Những giọt nước mắt không biết vì đau đớn hay xấu hổ len lỏi qua khe mắt đang mất dần ý thức của megumi , sukuna nhấc bàn tay của hắn ra khỏi miệng cậu , dưới lòng bàn tay ướt đẫm của hắn là một cái miệng đang vô cùng hả hê khi tách ra khỏi miệng megumi kéo theo một sợi chỉ trắng , tới giữa không trung sợi chỉ tiếc nuối mà đứt giữa chừng .

Giữa cơn mê megumi bừng tỉnh - Cút đi tên khốn , đồ ghê tởm , ha ,..

Nỗ lực di chuyển của cậu bất thành , đọc được ý định phía sau ánh mắt giận dữ của cậu Hai bàn tay của Sukuna đan vào tay cậu ngăn Megumi dùng chú thuật để gọi thần thú - Megumi , ngươi còn muốn gặp chị gái của mình chứ .

Ta bảo ngươi là làm ta hết nhàm chán chứ không có bảo người làm ta tức giận đâu Megumi à .

Khai triển thuật thức với ta sẽ là một làm ngu ngốc đấy .

- Ta không có hứng thú với đàn ông đâu tên khốn - Ta không có hỏi ngươi có hứng thú với cái gì đâu Megumi

Lời của tác giả : Những phần sau mình sẽ kể về câu chuyện của 1000 năm trước .

Trước khi Sukuna vẫn còn là một con người , linh hồn của Megumi lúc đó tồn tại ở một danh tính khác , và câu chuyện họ đã gặp nhau như thế nào .

Điều gì đã xảy ra khiến cho Sukuna từ một con người trở thành ác quỷ , mọi người hãy tiếp tục ủng hộ câu chuyện của mình nếu hợp cạ nhé .
 
Sukuna X Megumi
Giấc mộng một ngàn năm


Ở một góc phố náo nhiệt nọ , một đám đông những đứa trẻ con tầm 8-9 tuổi đang vây quanh hai đứa trẻ , gương mặt hai đứa có vẻ như đang định xông vào để đánh nhau - Hạ nó đi Kaiten - Một đứa trẻ trong đám đông hét lên - Hạ thằng ăn mày đó đi , mày thua một thằng ăn mày sao , nếu mày đánh thắng nó tao sẽ cho mày con dế chiến khỏe nhất tao đang có Kaiten tức giận quay lại hét vào đám đông phía những đứa trẻ vừa ồn ào - Im đi , lũ đần .

Tao sẽ hạ thằng nhóc này mà chẳng cần cái gì cả .

Bởi vì nó chỉ là thằng ăn mày thôi Tomi .

Nó không xứng với con dế của mày đâu .

Tao sẽ có con dế chiến khỏe mạnh nhất của mày nhưng là vào một dịp khác Nói xong Kaiten không chờ đối thủ phản ứng lập tức xông về phía cậu bé ăn mày , nhưng nhanh hơn Kaiten rất nhiều , cậu bé ăn mày với bộ dạng rách rưới thu mình lại như một con mèo đi vào tư thế tấn công .

Cậu thu mình lại và nhanh như cắt né cú đấm của Kaiten và nhảy bổ vào người Kaiten , không chờ cho đối thủ của mình kịp phản ứng cậu liên tiếp vung những cú đấm liên tiếp vào mặt Kaiten .

- AAAA , cứu với , thằng ăn mày sắp giết người rồi .

Một cậu bé khác thấy bạn mình với gương mặt đang nhỏ máu chạy ra ngoài hẻm và hét lên Một chiếc kẹo với vỏ đỏ lấp lánh lăn ra từ túi áo của Kaiten đáng thương lập tức rơi vào tròng mắt cậu với làm cậu cảm thấy bị cuốn hút ngay lập tức hơn cả việc tiếp tục trả đũa tên nhóc đã đánh cậu Nhanh như cắt , nhóc con ăn mày liền cầm lấy nó và bỏ chạy trước kia lũ nhóc này kêu người lớn đến , lúc đó cậu sẽ không còn cơ hội thắng nào cả .

Cậu chạy mãi cho tới khi chạy đến nơi tiếp giáp giữa khu rừng và thôn làng nơi cách xa khu chợ nhộn nhịp đông đúc , lúc này đây đứa trẻ đó mới ngồi xuống và giở chiếc kẹo cậu nắm trong tay ra khỏi lớp giấy bóng đỏ .

Một viên kẹo màu trắng sữa , đúng rồi là màu của sữa , đôi khi trong những giấc mơ của mình cậu có nhìn thấy mẹ cậu nấu bữa sáng có những li sữa trắng muốt trên bàn ăn .

Vươn chiếc lưỡi nhỏ của mình , cậu khẽ lướt nó trên chiếc kẹo - Ngon quá Đứa trẻ sau khi thỏa mãn trong vị ngọt của chiếc kẹo , tiếc nuối mà gói nó lại rồi lại cất vào trong áo của mình .

Trên đôi chân trần lem luốc cậu đi sâu vào khu rừng , bóng lưng cậu in dưới ánh chiều u buồn và có phần ảm đạm , cậu đi mãi cho tới một cái miếu hoang , đây là nơi cậu nghỉ chân sau mỗi ngày vào thôn làng để tìm thức ăn .

- Thing thoảng cậu sẽ nhìn thấy những " thứ " hình dạng rất kì lạ đi ngang qua cái miếu hoang này , nhưng khi chúng nhìn thấy cậu thì lập tức như rắn rết , hoảng hốt cực độ mà chạy trốn .

Có những con thì đầu người nhưng thân rắn , có con còn có một chiếc miệng khổng lồ ở bụng , một vài lần tò mò đứa trẻ cố ý tiếp cận chúng nhưng chỉ cần những " thứ " đó phát hiện ra sự tồn tại của cậu thì lập tức ba phương bốn hướng thi nhau chạy .

Trong đầu óc của cậu chưa tồn tại một định nghĩa nào cho những con vật hay những thứ có hình dạng kì lại đó , cậu chỉ biết chúng cũng như những người cậu gặp ở khu chợ từ người lớn lẫn trẻ con đều xua đuổi khi nhìn thấy cậu .

Không một ai muốn nói với cậu một câu chứ đùng nói chơi với cậu , có một lần cậu nghe người trong làng nói về cậu là thứ "'không sạch sẽ " , xui xẻo , bởi cứ nơi nào cậu xuất hiện ngay lập tức sẽ có người chết .

Ban đầu cũng có người đối xử với cậu rất tốt , bà bà bán bánh bao ở khu chợ thấy cậu đáng thương ngày nào cũng cho cậu bánh còn định nhận nuôi cậu nhưng chuyện tốt không dài lâu , mấy ngày sau người ta thấy bà ấy thắt cổ tự tự trong nhà .

Đến lượt một chủ tiệm rất tốt bụng mỗi khi thấy cậu đi xin ăn đều gọi cậu vào quán cho ăn cơm , nói chuyện với cậu , bế cậu , cho cậu quần áo cũ của con trai ông ấy , còn sắp xếp cho cậu chỗ ngủ nơi quán ăn , một hôm ông chủ cao hứng đứng trước mặt nhiều thực khách buột miệng nói - Con có muốn trở thành con của ta không ?

Sáng hôm sau , người làm nơi quán cơm thấy ông chủ quán sao tới trưa còn chưa dậy , lo lắng gõ cửa không ai trả lời , liền gọi người phá cửa xông vào phát hiện người đã nguội lạnh , trên miệng còn nở nụ cười .

Tin đồn trong làng lan rộng chủ yếu là về nguyên nhận cái chết kì lạ của bà bà bán bánh bao và ông chủ quán cơm , trong đó không hiểu là cố tình hay vô ý mà sự xuất hiện của cậu bé ăn xin được người ta hợp lý hóa cho lý do dẫn đến hai cái chết oan nghiệt này Từ đó cậu bé bơ vơ và không một ai dám đối xử tốt với cậu nữa
 
Sukuna X Megumi
Giấc mộng một ngàn năm 2


- Tatsu - sama , đại nhân Iwasaki đã dặn dò tiểu nhân hôm nay đại nhân sẽ tới gặp các đại gia tộc khác để bàn bạc về hai cái chết bất thường gần đây của người trong thôn đồng thời đại nhân dặn dò tiểu nhân không để cho người ra ngoài được thiếu gia

- "Không ".

Cậu thiêu niên trạc 13,14 tuổi phụng phịu quay qua nhìn Yuri - người quản gia tiếp quản công việc nội bộ trong gia tộc Iwasaki .

" Ngươi có quyền quản ta "Không đợi người quản gia phản kháng , Tatsu đan hai tay vào nhau và triệu hồi thức thần - Đại xà Ngay lập tức một con bạch xà lớn xuất hiện giữa không trung và trói lấy quản gia Yuri Tatsu ngay lập tức chạy đi về phía cửa lớn , trước khi đi còn quay lại nói với Yuri - Đợi một lát rồi con rắn sẽ biến mất thôi , quản gia Yuri - Thiếu gia , xin người đừng đi xa quá , đặc biệt đừng có đi sau vào khu rừng , ở đo rất nguy hiểm đó thiếu gia yuri bất lực trông theo bóng lưng của cậu thiếu gia nhỏ tuổi mà lòng đầy lo lắng không biết lỡ nhu khi đại nhân Santoso Iwasaki trở về thì phải ăn nói với ngài như nào .

Tatsu có mà như không nghe thấy lời dặn dò của người quản gia , trực tiếp chạy tới khu rừng phía bắc nhà cậu .

Mới sáng sớm nên không khí rất trong lành , sương sớm đọng trên những tán cây trĩu xuống rớt lên mái tóc đen nhánh của tatsu , đây là điểm vui chơi quen thuộc của cậu , lão quản gia nhiều chuyện đó bảo bỏ là cậu sẽ bỏ sao .

Thật là ngu ngốc , rõ ràng lời dặn dò của hắn chẳng có tí giá trị nào cả .

Tatsu dạo bước một mình trong khu rừng , dáng vẻ có chút cô độc , cậu là thiếu gia của gia tộc Iwasaki , một trong ba gia tộc lớn sở hữu chú thuật và khả năng mà người bình thường hay gọi là " siêu nhiên " .

Sống trong một gia tộc giàu có , tiếng tăm và quyền lực , Tatsu được dạy rằng cậu chỉ được phép chơi với những đứa trẻ sinh ra cùng đẳng cấp và thế lực như nhà cậu , nhưng dưới con măt của tatsu thì những đứa trẻ của dòng họ Sano hay Kikuchi đều là một lũ nhạt nhẽo .

Khẩu vị của cậu không thể dung hòa nổi lũ khéo mồm mép đỡ tay chân đó " Một lũ vô dụng , không có thực lực " Nghĩ đến chúng làm cậu tức giận không thôi và điều khiến cậu thất vọng hơn cả là lũ chúng nó không có đứa nào có thể gọi được thần thú hoặc sở hữu những năng lực chú thần đặc biệt khác , chúng cứ sống lắc lư như những kẻ giàu có vô dụng sống yên phận trong phủ của mình Cậu muốn trở thành một pháp sư huyền thoại như Naga Arai - rõ ràng ông ấy chỉ là một con người xuất thân từ tầng lớp nông dân nhưng ông ấy quả thực là thần tượng của Tatsu .

Cậu đã có dịp chứng kiến màn phô diễn sức mạnh của ông trong một lần đi săn với cha ở vùng Mohynato , họ vô tình bắt gặp một đám nguyên hồn ở đó .

Trong đó có một con nguyên hồn cấp đặc biệt , nhưng Naga Arai đã "chơi đùa " với nó cho tới khi giết được nó một cách thực sự .

Đang trôi nổi trong dòng suy nghĩ của mình , Tatsu bỗng bị kéo về hiện thực bởi mùi màu tanh nồng xộc vào mũi .

Kinh nghiệm theo cha đi săn vài năm gần đây khiến cậu trở nên nhạy cảm với mùi máu vô cùng , đặc biệt là máu người bởi những lần đi săn của cha con họ là săn nguyên hồn - những kẻ không thuộc về thế giới con người .

Cậu khẽ đi theo mùi màu đưa đẩy trong không khí , càng đi mùi nồng đậm tanh tưởi càng trở nên rõ nét và kinh sợ hơn nữa , những rồi bản năng tự bảo vệ của động vật mách bảo cậu nên dừng lại bởi vì rõ rằng phía trước là thứ gì đó vô cùng đáng sợ , cậu nên quay lại .

Bỗng nhiên một thân ảnh người chạy vụt qua cậu , vội vàng đến nỗi cậu không kịp nhìn xem đó là một người đàn ông hay phụ nữ- Cứu , cứu với ,... aaaa . uh uh Người đó ngã xuống đám cây và lập tức bị một đoạn dây quấn chặt lấy chân và kéo đi , thật không may cho tatsu , có vẻ người đó đã nhìn thấy cậu và đưa tay về phía cậu - ứu , c..ứu ........ cứu tôi . có quái vật - lại thêm một con cừu non kìa Rutsu , giải quyết đống rác rưởi của ngươi đi .

Chúng ta có thịt trẻ em để ăn tối nay đấy Tiếng nói vọng từ phía sau lưng Tatsu , bàn tay đầy móng vuốt kia vươn tới định chạm vào Tatsu nhưng chưa tới được không trung đã ngưng lại và nằm gọn trong miệng một con bạch khuyển khổng lồ .

Tatsu lấy lại bình tĩnh và duy trì khoảng cách với tên nguyên hồn phía sau , một con nguyên hồn với hai chân là những rễ cây bám chặt xuống đất , cơ thể nó được tạo thành từ nhiều dây leo đan vào nhau - Lũ quái vật khốn kiếp bạch khuyển nũng nịu chạy về phía Tatsu khoe cho cậu thấy thành phẩm của nó là cánh tay của tên rễ cây kia- không phải lúc vui mừng đâu chó con , tao sẽ mần thịt cả hai đứa mày đấy Một nguyên hồn khác từ phía bên tay trái của Tatsu bỗng xuất hiện và chen vào cuộc trò chuyện - bạch Khuyển tấn côngThần thú bạch khuyển co mình lại rồi phòng về phía tên quái nhân , một kẻ với vẻ ngoài góc cạnh 8 cánh tay như 8 cái càng , nhưng sắc bén và độc ác hơn nhiều .

Những gì diễn ra sau đó khiến cậu choáng váng hơn nhiều , hắn ta dễ dàng hạ bạch khuyển , sau đó đến đại xà .

Hai thần thú mà cậu tự hào đã chết dưới tay một nguyên hồn , một cảm giác đáng sợ trào dâng nhưng Tatsu đã nhanh chóng chấn an bản thân đồng thời tạo ra kết giới - đó là cơ hội trốn thoát cuối cùng cho mình .

Nhưng tên nguyên hồn càng cua ma mãnh đó như đọc được ý định của cậu , liền cho đàn em dùng dây leo trói tatsu lại .Cơ hội cuối cùng là chú cụ - cây nataka cậu mang theo , Tatsu rút ra và giải quyết đám dây leo bám riết lấy chân - mày là sẽ một chú thuật sư tài ba nếu không gặp chúng tao đấy nhóc con .

Rutsu lần cuối chúng ta ăn thịt một tên chú thuật sư mày còn nhớ là khi nào chứ ?

- Toma toma - Im miệng đi , ồn ào quá đấy Toma Ba tên quái nhân gớm ghiếc tạo thế gọng kìm ở ba phía khiến cho Tatsu không còn đường lui , chúng vui vẻ cười đùa nhìn cậu như lũ sói ăn lo đánh giá bữa ăn tiếp theo của chúng Bỗng không gian trở nên im ắng , đàn chim đậu trên cao bay tán loạn tứ phía tạo nên khung cảnh hỗn loạn vô cùng phá vỡ sự yên bình chết chóc .

Khuôn mặt của tên càng cua bỗng chốc trở nên méo mó dị thường , một cảm giác hoang mang sợ sệt tột cùng bao phủ toàn bộ không gian xung quanh bốn người - Mau .... chạy ....

đi - càng cua nói rồi quay đầu chạy nhưng động tác của hắn nghiễm nhiên trở nên chậm chạp vô cùng , bỗng nhiên tám cánh tay của hắn trượt khỏi bả vai và mình hắn , theo dòng máu xanh lè mà rơi xuống đất - aaaaaaa , ngươi là ai , là ai .... tên khốn Tatsu và hai tên nguyên hồn còn lại trở nên hoài nghi với những biến hóa của tên càng cua , cả ba người họ đông cứng lại không hiểu điều gì đang xảy ra , cậu không nhìn thấy hay ngửi thấy bất kì thứ gì Có lẽ một " thứ " gì đó quỷ dị đang tồn tại ở nơi đây Cậu phải chạy , đúng rồi , phải chạy , nếu không sẽ không còn cơ hội sống sót nữa .

Đây không phải là một chú linh hay nguyên hồn tầm thường , nếu không chạy thoát , cậu sẽ chết .
 
Sukuna X Megumi
Gặp người giữa chốn


Tatsu chạy mải miết về phía trước để lại đằng sau những tiếng kêu thảm thiết đầy tuyệt vọng của ba tên nguyên hồn cậu vừa đụng độ Chạy mãi cho tới khi cậu bắt đầu thở dốc , cậu nép mình vào một gốc cây trông nó bị một con vật nào đó đào dở đủ khoảng trống để tatsu ngồi vào trong.

Tatsu không biết đã chạy bao lâu và đã chạy đến đâu , chưa bao giờ đi xa đến như thế này.

Quá mệt , tatsu thiếp đi dưới gốc cây .Khi tỉnh lại bầu trời đã ngả sang màng hoàng hôn, cậu chui ra khỏi gốc cây, đôi mắt cẩn thận quan sát mọi thứ xung quanh để chắc chắn rằng không có thứ gì quỷ dị quanh đây Cậu nhìn quanh để xác định vị trí mà mình đang đứng ,cậu chưa thấy nơi này bao giờ Băn khoăn giữa việc đi ngược lại theo lối mà cậu đã chạy thoát khỏi lũ quái vật và tiến về phía trước .

Nếu lỡ như con quái vật vẫn đang còn ở đó thì sao nhưng nếu tiếp tục đi thì mình khôn thể về nhà Cánh rừng nơi Tatsu dạo chơi hằng ngày không ngờ lại rộng lớn đến vậy , lẽ dĩ nhiên là mọi khi cậu chỉ dạo chơi ở phần bìa rừng chứ không bao giờ đi sâu đến như vậy Hoàng hôn dần buông , bầu trời dần ngả sang màu tối mịt mờ làm tầm nhìn của tatsu trở nên khó khăn vô cùng Tatsu tìm một gò đất cao để đứng , mở rộng tầm nhìn , hi vọng tìm được lối đi an toàn Bỗng nhiên từ phía xa bên tay trái cậu thấy một mái ngói đỏ thấp thoáng , nhìn như một cái miếu nhỏ .

Tại sao ở đây lại có một cái miếu nhỏ ?

Sự tò mò xâm chiếm toàn bộ suy nghĩ của cậu Phải qua đó mới được Tatsu mò mẫm tìm lối vào căn miếu , đây chả phải là một cái miếu hoang sao , sao cánh cửa lại rách rưới lả tả như thế chứ.

Có nên vào chơi một chút không nhỉ, nhưng trời sắp tối rồi .

Thôi, xem qua một chút vậy, Tatsu thầm nhủ Bỗng nhiên một bàn tay phía sau đẩy cậu ngã nhào lên phía trước , cậu giật mình trở người lại Xuất hiện trước mắt cậu là một đứa trẻ trên tay cầm lăm lăm một cành cây khô quắt , hướng phía cậu mà bổ xuống .

- A aa , ta không phải người xấu.Tatsu đưa tay chụp lấy cành củi khô chặn cú đánh.

Khuôn mặt đứa bé đối diện bối rối như chẳng biết nên làm gì liền buông cành củi khô ra.

Chạy - Ấy , ấy đừng chạy Tatsu cao hơn hẳn cậu bé một cái đầu , lẽ dĩ nhiên là chân cậu dài hơn .

Cậu bé đáng thương nọ chạy được một đoạn không xa liền bị thiếu gia túm lấy cố áo kéo lại - Buông ra , đồ con *** , d** Vật nhỏ trong tay cậu nhìn yếu đuối mà thực sự lại rất hung hăng nha .

Tatsu xô đứa trẻ xuống dưới đất , chân đạp lên ngực giữ cho vật nhỏ thôi quấy quá , làm cậu thật nhức đầu .

Thiếu gia nhỏ rút thanh Katana đặt lên cổ đứa trẻ - Im lặng đi, ngươi đang làm ta cảm thấy khó chịu đấy Đứa trẻ lập tức ngoan ngoãn, im như thóc - Ngươi làm gì ở đây ?

Đứa trẻ tức tối nhìn cậu , im lặng - Còn không mau nói Đứa trẻ cứng đầu , tiếp tục bảo trì im lặng.

Tatsu đường đường một thiếu gia của nhà Iwasaki lần đầu gặp một đứa trẻ thái độ đầy thù địch với cậu , bộ dạng nó cũng chằng ra sao, y hệt một con mèo rơi xuống bùn rồi được người ta vớt lên lại nhúng qua vài lần nước ao , tùy tiện một chút ném nó vào trong cái miếu này.

Mấy cái xương sườn của nó ẩn ẩn dưới lớp áo như đang hận không thể nhoi lên đâm vào chân cậu, có lẽ con mèo nhỏ này chế độ dinh dưỡng không được tốt lắm - Nhìn ngươi giống một đứa ăn mày, bố mẹ ngươi đâu ?

Chết rồi sao ?Lúc này đây, đôi mắt thù hằn nhưng non nớt của nó có một chút lay động, cảm giác có chút ướt.

- Chết rồi Đôi môi nhỏ mấp máy trả lời , nhẹ như gió nhưng có chút chua xót, cay cay .

Chính là cảm giác cay cay nơi đầu mũi của Tatsu.

Cậu vội vàng thu chân về, hối hận vì đã to tiếng với " con mèo nhỏ " này.

Cậu theo cha đi nhiều nơi, trong đó có những ngôi làng bị chú linh giết toàn bộ trong một đêm, khung cảnh máu tanh ngập tràn khắp nơi, bi thương vô cùng, cũng không khó để tìm thấy những đứa trẻ mồ côi ôm xác cha mẹ mà khóc thút thít .

- Ngươi định nằm đó mãi sao, đứng dậy Thân thể nhỏ bé từ từ chậm rãi xoay mình bò lên , từ góc độ gần thế này " mèo nhỏ " lại trông càng đáng thương hơn, cánh tay gầy đến trơ xương, quần áo rách rưới, đầu tóc rối bù, chỉ tới vai cậu , nhìn như một đứa trẻ 5 ,6 tuổi mà cậu vẫn hay thấy mà thôi - Có đau ở đâu không ?

Ai da , làm gì mà tròn mắt nhìn ta vậy chứ ?

Chỉ là tùy tiện thấy ngươi bị thương hỏi một câu không được sao ?

- Sao vậy ?

Đau lắm sao, có phải ta vô tình chạm vào vết thương của ngươi không ?

Lại đây ta xem.Đứa trẻ to mắt nhìn cậu , mắt ươn ướt .

Đồ nít quỷ , có biết nhìn như vậy là rất khiếm nhã không ?

Nếu ngươi không mang bộ dạng đáng thương ta liền sẽ đánh ngươi .

- Nếu không đau chỗ nào cả thì ta lập tức đi đây.Tatsu quay người , liền muốn bỏ đi nhưng bước chưa nổi một bước liền cảm nhận góc áo của mình bị tên ngốc kia kéo lại - Đau ở chân Môi nhỏ mấp máy - Là đau ở chân sao ?

Sao có vậy thôi mà cũng không nói được hả ?

Thật là .....Tatsu tức giận lập tức muốn cho đứa nhóc mất thời gian này một cái cốc vào đầu nhưng " đôi mắt mèo con " .

Haiz , thật là đáng ghét mà nhưng là bản thân cậu " đáng ghét " , được chưa ?

Bây giờ phải làm sao nhỉ ?

Tối này liền tùy tiện ở lại cái miếu này , nhờ bạch khuyển chạy về mang mọi người trong nhà tới cứu.- Ngươi có tự đi được không ?

'" Mèo con " gật đầu - Thế ngươi tự đi vào miếu ngồi đi , ta nhặt ít củi khô nhóm lửa " Mèo con " lắc đầu.- Thế đứng đây chờ ta một chútGật gậtThằng ngốc này , lát nữa nhóm lửa xong phải "kí " đầu nó mới được .

Sao dám nói chuyện với "người lớn " như vậy chứ .

Ta lớn hơn ngươi ít cũng 3,4 tuổi , không phải ngươi nên kính trọng ta mà trả lời sao .

Tatsu vừa tìm kiếm nhặt nhạnh những thanh củi khô gần đó vừa lẩm bẩm mà trách móc , giận hờn .

Bỏ quên một đôi mắt ướt vẫn đang đứng ngoan ngoãn mà chờ mong cậu mau trở về - Xong rồi, đi vào miếu thôi.Đứa trẻ tập tễnh theo cậu đi vào miếu , chân thấp chân cao , bộ dạng có chút ngốc nghếch buồn cười .

Cũng lạ lắm à nghen , vừa lúc đầu còn mạnh mẽ , hai chân khỏe mạnh sao bây giờ một bộ dạng đáng thương như vậy .

Nghĩ tới đây , Tatsu còn muốn bụm miệng cười .

Trong lòng cậu đã rõ như ban ngày lời nói dối của đưa trẻ nhưng là cố ý hùa theo " trò chơi " của đứa ngốc này .

-
 
Sukuna X Megumi
Gặp người giữa chốn 2


Âm thanh củi cháy vang lên trong không gian tĩnh mịch kêu tí tách - Ngươi tên là gì Tatsu tùy tiện quay sang hỏi đứa nhóc Trầm mặc một hồi lâu trong không gian không có một lời đáp lại nào thì .....- Sukuna *Tatsu có chút ngạc nhiên , đó thực sự là cái tên mà các vị "cha mẹ " có thể đặt cho con mình sao * sukuna nghĩa là vua của nguyên hồnCái tên này làm cho một chú thuật sư tương lai như cậu cũng có chút ái ngại Tại sao lại là sukuna nhỉ ?

Nhật bản chẳng phải có rất nhiều tên đẹp sao ?

Mà cứ cho là không thích tên đẹp cũng còn rất nhiều cái tên để đặt cho con mà , hoa lan , hoa huệ gì cũng được .

Sao lại là sukuna nhỉ .

Thật hết hiểu nổi nhân sinh loài người Cái tên với con người không liên quan với nhau một chút nào- Ngươi hiểu tên ngươi nghĩa là gì chứ Mắt to ngơ ngác nhìn cậu - Thôi bỏ đi , ngươi không cần biết đâu Không gian im lặng - Nghĩa là rất xui xẻo phải không ?

Trời đất ơi , ta nhất định phải đánh thằng nhóc này .

Sao có thể chậm chạp như vậy chứ ?

Ta cảm giác như phải chờ cả một thế kỉ để đợi ngươi trả lời vậy - Tên ngốc này , ngươi có thể suy nghĩ nhanh lên một chút được không ?

Nếu người tiếp tục dùng hình dạng nói chuyện này mà tiếp tục , ta nhất định sẽ đánh ngươi đó .

Hiểu không Gật đầu Haizzzz , thật là .....

Nói chuyện qua lại một chút , cậu có thể hiểu ra là đứa trẻ này mồ côi , lay lắt sống ở ngôi miếu hoang này cũng đã được một đoạn thời gian , bộ dạng đáng thương vô cùng làm người ta muốn đem ngươi bỏ vào túi để mang về nuôi lắm đó .

Biết không hả Bạch Khuyển đã rời đi được một lúc lâu , có lẽ tầm này mọi người ở nhà đã nhận được tin rồi Nếu thế thì tầm vài nén hương nữa họ sẽ tới thôi .

Còn đứa trẻ này thì sao ?

Cậu sẽ mang nhóc con này về nhà ?

Có làm vậy được không nhỉ ?

Từ trước đến nay ta cũng mang rất nhiều thứ về rồi , mèo con này , sóc con bị rơi từ trên tủ xuống , chim non , còn một con gấu nữa ,....

Những lần đó cha cậu đều không nói gì cả .

Nhưng lần này có chút khác , là một đứa nhỏ loài người và còn biết nói , đem nó về làm người chạy việc trong nhà , có lẽ miễn cưỡng là được .- Này nhóc , ngươi muốn theo ta về nhà không Khác với mấy lần trước câu trả lời được đưa ra ngay lập tức , làm Tatsu có chút giật mình - Có Làm gì mà trả lời nhanh như vậy chứ , thằng ngốc này , ngươi có thể giả bộ băn khoăn một chút được không ?

Tatsu buồn cười thầm nghĩ-Được nhưng tên của ngươi , uhm ý ta là tên của ngươi nghe có vẻ hơi ngốc một chút .

UHM , ta sẽ đặt cho ngươi một cái tên khác , gọi là Hiroshi đi .

Từ nay về sau tên của ngươi là Hiroshi , nhớ chưa Trả lời ngay lập tức - Nhớ - Được rồi , giờ thì giả vờ ngủ đi .

Lát nữa dù ta gọi như nào ngươi cũng không được tỉnh dậy nghe không , khi nào ta nói " mặt trời lên , mặt trời lên " như thế ngươi mới được tỉnh dậy .

Hiểu chưa ?Gật gật Tatsu có chút bực bội , cốc đầu đứa nhỏ một cái kêu cọc - Gật gì mà gật , từ nay người đồng ý điều gì thì phải thưa "vâng " với ta , ta là thiếu gia của ngươi , hiểu chưa ?- Vâng Đúng rồi , nhóc con học rất nhanh - Mau giả vờ ngủ đi , nhớ là ai nói gì cũng không được dậy đâu Tới đây , khuôn mặt non nớt có chịu phụng phịu , hướng đống rạ gần đó nằm xuống Một lúc sau , không gian im ắng Ọc ọc ọc , ọc ọc , ọc oooo ọc Tatsu bực bội ném cành củi vào nhóc con làm nó tỉnh dậy , nhưng nhóc con vẫn nằm im .

Trời ơi cái tên ngốc này - này này mau dậy đi Vẫn tiếp tục nằm imHaizzz , đứa trẻ này cũng thật quá nghe lời rồi - Mặt trời lên , mặt trời lênMở mắt - Bụng ngươi đang kêu ọc ọc đòi ăn đó , có nghe thấy không - Vâng Haizz , thật sự muốn đánh người ghê Đến lúc này , Tatsu triệu hồi Nue - thần thức với hình dạng đại bàng đỏ của cậu - săn mồi đi Nue Con đại bàng khổng lồ rời miếu bay vào bóng đêm tĩnh mịch Một lát sau , Nue trở lại - dưới chân cắp theo một con thỏ gầy nhom Tatsu ??????

- Quay về Tatsu thu hồi thần thú của mình về trong bóng đêm Sau khi ăn xong , đứa nhỏ ngoan ngoãn quay về ổ rạ và nằm co người ngủ Không gian vang lên tiếng quạ kêu quạc quạc , một đứa nhóc con sinh tồn để sống qua ngày ở nơi này , thật sự là rất mạnh mẽ .

Thiên nhiên khắc nghiệt , sống trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm , cạm bẫy và những kẻ săn mồi , nếu không chạy nhanh hơn những kẻ đi săn thì ngươi sẽ trở thành bữa ăn cho chúng .

Bố mẹ đứa nhỏ có lẽ cũng đã chậm chân mất một nhịp mà trở thành món ăn cho những con sói đói khát ngoài kia .

Một lát sau tiếng thở đều đều vang lên trong không gian , đôi tay bé nhỏ lem luốc còn dính mỡ từ miếng thịt thỏ vừa nãy chụm mở , thật là một khung cảnh non nớt đáng yêu -

Sau này ta sẽ cho ngươi ăn no mỗi ngày , đồ ngốc
 
Sukuna X Megumi
Người xưa


Thời gian trôi qua, trôi qua, nhanh ơi là nhanh kìa.

Đã 7 năm rồi kể tù khi Tastu gặp đứa trẻ đó.Tastu đã là một thiếu gia cao lớn nhưng thân hình có chút mảnh khảnh, chân dài thẳng tắp, cũng ra dáng một mỹ nam thiếu niên, rất kiêu ngạo nha.

Khuôn mặt chàng tỏa ra nét lạnh lùng nhưng vẫn ngây thơ, vụng về của chàng trai tuổi mới lớn, Tastu đã gần 20t rồi.

Gần đây, chàng đang chăm chỉ luyện tập cho kì sát hạch thăng cấp chú thuật sư, để không phụ sự kì vọng của gia tộc.Tastu đôi khi cảm thấy thật áp lực và mệt mỏi, bởi ngoài những kì vọng từ gia đình cậu cũng chỉ là một thanh niên tuổi ăn tuổi lớn muốn rong chơi, chứ không phải chạy theo những kì vọng từ danh dự, chức tước của gia đình.

Tastu sau chuỗi ngày dài luyện tập sẽ dẫn theo tên người hầu của cậu đi vào trấn ăn bánh gạo này , mua sách này, còn là loại sách hiếm phải đặt rất lâu mới có được, phiên bản rất giới hạn.Bên cạnh đó lại có rất nhiều những câu chuyện về cậu được kể trên miệng các cô gái trong trấn, nào là chuyện thiếu gia tiêu sái giết nguyên hồn cứu dân làng trong đêm cũng như ca ngợi Tastu quả là một anh hùng của người dân nghèo.

Điều này phần lớn đều làm cho đại nhân Iwasaki nhà cậu hết sức tự hào về con trai.

Ngoài những lúc luyện tập khắc nghiệt và đầy hà khắc phần lớn ông sẽ luôn dùng ánh mắt yêu quý cho con trai mình, ông luôn nuông chiều cậu và sẵn sàng chi cho những sở thích mua sắm của cậu với lý do là phục vụ cho việc học tập.

Những thứ xung quanh Tastu luôn là đề tài bàn tán cho các đại gia tộc và các gia tộc nhỏ khác, cũng không ít kẻ muốn bôi nhọ cậu, mà điểm yếu chúng cố ý nhắm vào chính là người hầu của cậu- chính là cậu bé cậu mang về từ 7 năm trước.Tên người hầu giờ đã rất cao lớn, có lẽ là 1m9, thật khó mà tưởng tượng hắn chính là " mèo con" mà cậu mang về trước kia, "mèo con" bây giờ cao hơn cậu tới nửa cái đầu lận.

Điều đó nhắc cho cậu nhớ rằng hắn không còn là chú mèo con của cậu nữa, nếu thế Tastu có thể nuôi hắn như một con hổ.

Một năm đổ lại đây con hổ cao rất nhanh, khoảng cách về chiều cao của cậu và hăn càng trở nên chênh lệch khiến cậu rất bực bội.

Trước đây quần áo cũ không còn vừa của cậu đều sẽ đưa lại cho gia nhân trong nhà mặc, dù là đồ đã mặc qua nhưng vẫn còn rất mới và còn là loại vải đắt tiền, dĩ nhiên gia nhân nào cũng rất thích và hài lòng với món quà này.

Từ khi Tastu mang hắn về, phần lớn đồ dùng cũ của cậu sẽ là tên người hầu này mặc, dĩ nhiên là những gia nhân khác thì không thích điều này chút nào, không có nhiều người trong phủ có vẻ mặt tốt với kẻ mà cậu mang về.Cậu đã đặt cho hắn cái tên mới Hiroshi, Hiroshi không còn mặc vừa đồ cậu cho hắn nữa.

Tastu đã thấy cơ thể cường tráng và bắp tay của hắn to lớn và căng phồng lên bên trong chiếc áo lót trắng mà cậu cho hắn, mới cách đây 3 tháng hắn còn mặc vừa mà.Có một lần cậu và hắn đi săn, có lẽ hôm đó thời tiết quá nóng, Hiroshi đã cởi áo ngoài và để lộ lồng ngực căng đầy săn chắc của hắn như muốn xé toặc chiếc áo lót mỏng manh bên trong để chui ra ngoài.

Điều đó làm Tastu đỏ mặt, cậu bối rối và khó chịu cả tháng trời vì nhớ lại hình ảnh đó, cậu giận dỗi và tránh mặt Hiroshi, thậm chí đã đề nghị hắn ở nhà làm việc và mang tên gia nhân khác theo.

Hiroshi ngây thơ dĩ nhiên không hiểu mà chỉ nghĩ có lẽ mình đã làm sai điều gì và không hề thắc mắc về những cảm xúc vô cớ của Tastu.Tastu bực bội và bị dày vò bởi bộ ngực của Hiroshi, cậu ghen tỵ với tên người hầu bởi vì hắn cao lớn và có ngoại hình ấn tượng sao?

Không phải, cậu thừa nhận rằng cậu cũng yêu thích bộ ngực đó, nhưng cậu muốn nó là của riêng mình.

"Riêng mình ư?"

Tastu nghĩ là mình đã điên rồi nhưng cậu bỗng trở nên vui vẻ khi phát hiện ra điều đó,"đúng vậy, ta sẽ giữ nó cho riêng mình".Tastu vừa trở về từ cuộc đi săn dài 10 ngày và ngay lập tức cậu hỏi quản gia khi ông tiếp đón cậu nơi cổng chính.

"Tôi thật vui mừng vì thấy thiếu gia mạnh khỏe trở về ạ."

"Hiroshi đâu rồi?".

Tastu hỏi người quản gia với một sự lười biếng đáp lại sự nồng nhiệt của ông, bởi ông luôn là người đầy tớ trung thành kể cả sự hờ hững của chủ nhân."

Bẩm ngài, cậu ấy đang đốn củi hoặc gánh nước phía sau nhà ạ, thiếu gia về nhanh hơn dự kiến nên cậu ấy không kịp đón tiếp ngài, tôi sẽ đi gọi cậu ấy ngay""Không cần đâu, ta tự đi".

Tastu kêu gia nhân cất ngựa và đi về phía sau căn biệt phủ.

Dưới ánh nắng chiều tàn, một thân hình cường tráng đang bổ củi, khuôn mặt chăm chú và tập trung cuốn hút kì lạ, những dòng mồ hôi chảy dọc theo cổ xuống vai bắp tay lấp lánh dưới anh nắng chiều.

Hiroshi chỉ đơn độc mặc chiếc quần, ánh nắng chiều tà để lộ khối cơ bắp khổng lồ và làn da màu oliu tuyệt đẹp, hắn ta hớ hênh đứng ngược lại với ánh nắng mặt trời, khiến cho lớp vài mỏng như ẩn như hiện cũng chẳng che đậy nổi thứ mà Tastu đang nhìn vào."

Ngài đã trở về rồi, thiếu gia."

Hiroshi quay người nhìn về phía thiếu gia Tastu và cười rộ như thể hắn đã chờ giây phút này rất lâu.

Tastu mới nhận ra cậu đã đứng đần người ra và ngắm nhìn Hiroshi một lúc mà không lên tiếng."

E hèm, ngày mai hãy theo ta vào trấn một chuyến."

Tastu cố lấy lại bình tĩnh và nói"Ngài định mua cho tiểu nhân thứ gì sao?

Tiểu nhân đã có đủ rồi mà, tiểu nhân luôn hài lòng với những gì ngài đã ban cho tiểu nhân nên xin đừng tốn tiền vì tiểu nhân."

Hiroshi bước sát lại gần Tastu, khiến Tastu trở nên đỏ mặt và ngượng ngùng, cậu thấy hình ảnh mình bây giờ với mấy cô gái trong trấn lén lút nhìn cậu cũng không khác là bao.

Tên người hầu này, thật là đáng ghét....

Vài năm trở lại đây hắn luôn như vậy, nhìn thẳng vào mắt cậu mỗi khi nói chuyện, càng lớn cái mỏ của hắn càng dẻo ngọt, đôi khi sẽ áp sát cậu mỗi khi nói chuyện, cậy thân hình to lớn khiến cậu khi nói chuyện phải ngước nhìn hắn.

Nhưng đáng ghét hơn cả là cậu thích điều đó."

Đ...Đừ...Đừng nhiều lời, ta đã bảo như vậy thì hãy làm như vậy đi."

Tastu bối rối kèm theo chút giận dỗi."mà ai nói với ngươi là ta sẽ mua gì đo cho ngươi hả?"

"Chẳng phải luôn là như vậy sao?

Mỗi lần vào trấn ngài sẽ luôn mua một thứ gì đó cho tiểu nhân, lần nào mà ngài trực tiếp gọi tiểu nhân một cách nghiêm túc như vậy thì lại mua càng nhiều và chi nhiều tiền gấp nhiều lần."

Tastu như bị một cục đá đặt ngang làm nghẹn họng, tên nhóc này mới đó mà đã học được cách làm cho người khác không thốt lên lời.

Tastu sau một hồi đảo mắt tìm kiếm câu trả lời có thể lấp liếm hiệu quả mới thấy Hiroshi đang dùng ánh mắt tinh ranh quan sát vẻ mặt mình, xấu hổ và thẹn thùng đan xen với nhau làm Tastu quạo" Tên khốn đáng ghét"Cậu vung nắm đấm hướng về phía Hiroshi, hắn ta nhanh nhẹn lách mình qua một bên, tỏ ra yếu thế" Aiiii, thiếu gia, xin ngài đừng tức giận."

"Hôm nay ta nhất định phả dạy lại ngươi, người đứng lại cho ta"Hai người thanh niên cường tráng cứ như hai đứa trẻ đuổi nhau ở sân sau nhà, một người chạy phía trước cầu xin, người phía sau tức giận kêu hắn đứng lại, khung cảnh có chút vui mắt.
 
Back
Top Bottom