Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Sự Trở Lại Của Ác Quỷ Dục Vọng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
438,605
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
392410247-256-k114023.jpg

Sự Trở Lại Của Ác Quỷ Dục Vọng
Tác giả: TrnhKhanh9
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện sex,18+, cưỡng đoạt,thôi miên,tà thuật,Nam×Nữ,Nam× Nam,Ác ma,Dũng sĩ Tags: 18cưỡnghiếptraithẳngphùthủythuật​
 
Sự Trở Lại Của Ác Quỷ Dục Vọng
1


Chương 1:
Chiều muộn.

Ánh nắng cuối cùng của ngày nhuộm vàng con hẻm nhỏ dẫn đến ngôi nhà cuối phố - nơi cô giáo Linh sống một mình.

Ngôi nhà mang nét cổ kính, tường phủ đầy dây leo, cánh cổng sắt kẽo kẹt mở ra như chào đón... hay cảnh báo những kẻ bước vào.Phong đứng trước cổng, mồ hôi lấm tấm trên trán sau buổi tập bóng chiều.

Cậu mặc áo thun ôm sát người, để lộ bờ vai rộng và cơ bụng rắn chắc.

Tay xách cặp, tay kia bấm chuông.

Một tiếng "ting tong" vang lên trong không gian yên ắng.Cửa bật mở.

Cô Linh xuất hiện - đôi môi đỏ như máu, mái tóc đen uốn lượn như làn khói, chiếc áo sơ mi trắng cài hờ vài chiếc nút nơi ngực, để lộ khe ngực căng đầy như mời gọi.

Ánh mắt cô lướt qua người Phong, dừng lại một nhịp ở cơ bụng cậu, rồi mỉm cười nhẹ như không có gì."

Em đến sớm đấy, Phong," cô nói, giọng nhẹ nhàng nhưng có gì đó ngọt ngào quá mức bình thường.

"Vào đi, bài hôm nay...

đặc biệt lắm."

Phong nuốt khan.

Cậu không rõ là vì khát nước, hay vì thứ gì đó đang lớn dần trong lồng ngực - một cảm giác khó tả, như bị thôi miên bởi ánh mắt cô giáo xinh đẹp ấy.Cậu bước vào nhà.

Cánh cửa đóng sập lại sau lưng - khép lại thế giới bình thường phía ngoài, và mở ra một nơi mà dục vọng đang ngấm ngầm len lỏi qua từng hơi thở...Phong vừa đặt cặp xuống, còn chưa kịp ngồi thì cô Linh đã quay lưng đi vào bếp.

Gót giày cao gót của cô gõ nhịp nhẹ nhàng trên nền gạch, vang vọng như một giai điệu ma mị trong căn nhà yên tĩnh."

Ngồi chơi chút nhé, cô lấy nước cho em," giọng cô vang lên từ phía sau, mềm như lụa nhưng lại khiến gáy cậu lạnh sống lưng.Chỉ vài phút sau, cô quay lại với một ly nước cam mát lạnh trên tay.

Đá lách tách trong ly, từng giọt nước đọng bên thành thủy tinh như mồ hôi trên làn da ai đó sau buổi trưa hè."

Uống đi, sẽ thấy tỉnh táo hơn đấy," cô mỉm cười, đưa ly nước cho Phong.

Ngón tay cô vô tình chạm nhẹ vào tay cậu - lành lạnh nhưng lại khiến tim cậu đập thình thịch.Phong đón lấy ly nước, có chút bối rối.

Cô đứng gần quá, hơi thở thoang thoảng mùi hoa nhài cùng chút gì đó nồng nàn, khiến đầu cậu hơi choáng váng.Cậu nhấp một ngụm.

Vị nước cam mát lạnh lan xuống cổ họng, nhưng có gì đó... khác lạ.

Một chút tê tê nơi đầu lưỡi.

Phong chau mày, định hỏi thì ánh mắt cô Linh đã khóa chặt lấy cậu."

Ngon chứ?"

- cô hỏi, giọng ngọt ngào đến mức không thể từ chối.Phong gật đầu, nhưng trong lòng lại dấy lên một cảm giác kỳ lạ - như thể vừa uống thứ gì không chỉ là nước cam.Chỉ vài phút sau khi uống cạn ly nước cam, Phong cảm thấy cơ thể như nóng dần lên - không phải kiểu nóng sau buổi tập bóng, mà là một luồng nhiệt kỳ lạ len lỏi từ bụng dưới, lan khắp lồng ngực rồi dồn lên hai tai.Cậu đưa tay lên trán - không sốt, nhưng tim đập nhanh bất thường."

Cô... nước cam này có gì đặc biệt sao?"

- Cậu hỏi, giọng khàn khàn hơn mọi khi.Linh chỉ mỉm cười, chậm rãi tiến lại gần.

Mỗi bước chân của cô như dẫm lên ý thức cậu, khiến mọi suy nghĩ trở nên mơ hồ."

Có một chút mật ong, một chút tinh dầu... và một ít bí mật," cô thì thầm, đứng sát bên cạnh, cúi xuống ghé vào tai Phong.

"Em có cảm thấy gì... khác thường không?"

Phong nuốt khan.

Mắt cậu bắt đầu mờ đi trong vài giây, rồi lại trở nên rõ ràng - nhưng rõ hơn mức bình thường.

Cậu có thể thấy rõ từng sợi tóc trên vai cô, từng nhịp phập phồng nơi ngực áo, từng chuyển động nhỏ nơi bờ môi đỏ mọng.

Cô Linh bước ra trước, kéo nhẹ rèm cửa để ánh sáng chiều rọi vào, phủ một lớp màu vàng hổ phách lên làn da cô.

Trong khoảnh khắc ấy, Phong thấy lưng cô ánh lên một thứ ánh sáng kỳ lạ - như có hình xăm, như có dấu ấn, nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất."

Em đặc biệt lắm, Phong"Linh bước đến gần, đặt tay lên ngực áo cậu - ngay trên trái tim đang đập mạnh như muốn thoát khỏi lồng ngực.

Tay cô lạnh, nhưng lửa trong người cậu thì đang bốc cháy."

Bài học hôm nay không có trong sách giáo khoa đâu," cô thì thầm.

"Sẵn sàng chưa... học trò cưng?"

Linh bất ngờ kéo tay Phong xoa lên lồn của mình.Tay phong cảm nhận sự ướt át nhầy nhụa nóng bỏng cái lồn của Linh cách sau lớp quần lót ren.Linh rên nhẹ đánh thức dục vọng của Phong
" ơ...ơ..ơ...Phong xem nó có ẩm ướt nóng bỏng không ...ơ...ơ"
Phong rụt tay lại,dâm thủy còn nhầy nhụa trên những ngón tay.Cậu sợ hãi mà đứng dậy.

" Em xin lỗi cô,em phải về "
Linh ôm lấy Phong từ sau lưng" Sao lại về sớm thế Phong.

Chúng ta mới bắt đầu cuộc vui mà"
"Cô làm gì vậy"
Linh vuốt ve cơ thể săn chắc của phong.

"Để cô dạy cho con cánh làm 1 người đàn ông thực thụ".Phong kháng cự" Cô buông con ra đi mà cô....cô Linh ơ..."

Cơ thể Phong yếu ớt do thứ thuốc thần thánh.Dục vọng trong cơ thể cậu đang bắt đầu thiêu đốt.Linh xoay người Phong lại ép chặt mặt cậu vào cặp ngực to lớn của mình" Ơ....ơ đừng mà....đừng....cô Linh....ơ"
Thoát khỏi cặp ngực khủng bố, Phong bị tấn công bởi những cái nút lưỡi mạnh bạo của Linh.Phong cố gắng đẩy ra trong sự yếu ớt nhưng môi chàng thì lại đang hăng say mà đá lưỡi với Linh.

"ư....ơ....ơ...ư".Những tiếng rên rĩ lan ra khắp phòng.Linh liếm môi thỏa mãn sao nụ hôn dài,bắt đầu cởi quần áo Phong"Cô ơi đừng mà ...ơ...cô.....ơ..."

Phong chống cự yếu ớt bàn tay Linh đang cởi áo mình,nó giống là mời gọi Linh hơn là chống đối.Chiếc quần thể dục không thể che dấu nỗi con cặc đang cương cứng của Phong.Linh cởi chiếc quần lót trắng mỏng manh,con cặc Phong không quá dài nhưng to lớn như củ khoai chỉa thẳng trước mặt Linh.Đầu cặc cong lên trên,chảy ra dâm thủy.Linh năng niu đùm trứng dái to lớn.Hít hà mùi cu.Phong chỉ biết sợ sệt mà gọi.

" Cô ơi ....ơ....đừng mà cô....ơ"Màn nút lưỡi lại tiếp tục để chặn lại những lời phản kháng của Phong.Bên dưới tay linh không ngừng xoa nắn đầu cặc ,làm cho nó càng tiết ra nhiều dâm thủy hơn.Dưới tác động của chất kích dục, những tiếng rên dâm dục của Linh,con cặc thì không ngừng bị sục.Phong cậu học sinh mới lớn chưa biết gì về tình dục làm sao chịu đựng nổi."

Phong ơi...ơ.....phong ....ơ...cặc e to quá....ơ.."

" Cô ơi ....đừng mà ...ơ....ơ.....đừng....ơ"
Phong rên lớn và phóng tinh đầy bàn tay Linh.Tinh trùng bị linh liếm sạch ,mùi vị thật ngon còn phong đang thở hổn hiển, con cặc giật giật mấy đợt sau khi bắn 1 lượng tinh trùng lớn.Linh chẳng tha mà tiếp tục hành hạ con cặc Phong bằng những cái bú lúc cán.Mới xuất tinh là lúc con cặc nhạy cảm nhất,Linh bú làm cho Phong phải co rút người trong sung sướng,đầu cặc buốt đau nhưng sướng cực kỳ.

" Cô ơi đừng mà.....cô ơi ....cô...ơ....cô làm gì vậy...ơ..."

Linh càng ra sức bú con cặc Phong,làm chàng rên lớn và xuất tinh lần 2.Linh cười đắc ý rồi đẩy ra Phong ra ghế dài.Linh bắt đầu cỡi quần áo chỉ còn mặc áo ngực và chiếc quần lót ren mỏng manh tiến tới Phong đang sợ sệt trên ghế.Áo ngực Linh chưa cởi hết đã nắm đầu Phong dí sát vào khuôn ngực to lớn của Mình.Phong nhấm mắt,miệng đóng chặt,tay thì đẩy Linh nhưng yếu ớt.Dòng sữa chảy ra từ ngực Linh làm cho Phong thèm khát như đứa con cần sữa mẹ.Tay Phong thì chống cự nhưng miệng thì đang nút chặt lấy đầu ti của Linh, nơi đang tuôn dòng sữa thơm ngọt.Linh ngồi lên Phong mà chà sát con cặc đang cương trở lại lên mép lồn đang chảy dâm thủy của mình." cô ơi ....a....ơ..cô làm gì.....a...ơ..đừng mà...a"" Cô sẽ dạy cho Phong biết thế nào là đàn ông"
Linh bắt đầu nhúng lên con cặc to lớn của Phong.Cặc Phong thì cứ ra vào liên tục lồn của Linh,cả khuôn mặt úp vào ngực Linh,đầu Phong bây giờ đang quay cồng trong dục vọng."

ơ....a.....ơ...đủ rồi...ơ....ơ.....sắp bắn...ơ...sắp...ơ...a...a.."

Những cú nhúng mạnh bạo tăng dần đưa Phong lên đỉnh và rồi xuất tinh lần 3.Cặc Phong lại bị tra tấn bằng đôi chân Linh liên tục trong tiếng rên rỉ của Phong và rồi đợt tinh trùng lần 4 lại xuất ra.Màn tra tấn bằng lồn Linh tiếp diễn,cặc Phong nó cứ cương cứng do tác dụng của thuốc."a .....a.....ơ.....không được....ơ.....a....a....."

Phong lại xuất tinh sau những cú đụ lút cán."

Ngực cô nó bảo chưa được cặc e chăm sóc"Và rồi cặc Phong lại bắn tinh khi bị tra tấn hành hạ,kẹp chặt giữa cặp ngực bốc lữa của Linh.Lồn linh được lưỡi Phong chăm sóc,Phong không có kỹ năng nhưng chính sự non nớt ấy làm Cho Linh thích thú.Linh lên đỉnh bắn dâm thủy vào miệng Phong tràn ra ngoài.Tưởng chừng như kết thúc,Linh lại tiếp tục bắt Phong đụ mình.Nhưng giờ đây Phong trở nên dâm dục hơn,họ quấn lấy nhau như tình nhân thật sự." a....ơ....a.....ơ......a....a..a.....a..."

Phong rút cặc ra mà sục liên tục rồi bắn lên người Linh thõa mãn.Phong trần truồng từ từ chìm sâu vào giấc ngủCậu nói trong ảo giác:
"Em đừng đi...

ở lại với anh..."

Nhưng ngoài đời thật, mắt cậu dần khép lại.Một hơi thở cuối cùng thoát ra, rất nhẹ.Cơ thể Phong mềm oặt, rơi vào vòng tay Linh như một con búp bê vải bị rút hết ruột.

Không còn sức, không còn ý thức - chỉ còn một hơi sống mỏng manh, mong manh như ngọn nến trước gió.Linh ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh ánh ma thuật.

Trên môi cô, một nụ cười thoả mãn, nhưng không giấu được chút tiếc nuối."

Em ngon đến giọt cuối cùng..."

Cô vuốt nhẹ mái tóc Phong, âu yếm như người tình thật sự.

Rồi thì thầm:"Ngủ đi... tình yêu bé nhỏ.

Ta vẫn chưa xong với em đâu."

Một vết hằn mờ hiện lên ở ngực Phong - hình một dấu ấn kỳ lạ, như minh chứng cho việc cậu đã bị đánh dấu, trở thành của riêng cô.Linh đứng dậy, bước vào bóng tối...

để lại Phong bất tỉnh, lặng lẽ, trong căn phòng tĩnh lặng mà mọi ánh sáng như đã bị nuốt chửng.☆ Cảm thấy hay dỡ thế nào thì bình luận cho mình biết nha để mình có động lực nhanh ra chap mới☆
 
Sự Trở Lại Của Ác Quỷ Dục Vọng
2


Đã ba ngày trôi qua kể từ khi Phong "biến mất".

Điện thoại không liên lạc được.

Tin nhắn chỉ hiện "đã xem" rồi im bặt.

Không ai thấy cậu ở sân bóng, cũng không về nhà.Văn Hậu - người bạn thân nhất, đồng đội gắn bó suốt những năm học - bắt đầu cảm thấy có gì đó rất sai.

Phong không phải kiểu người mất tích mà không báo trước, càng không bao giờ để điện thoại im lặng quá lâu như thế.Hậu nhớ lại lần cuối thấy Phong - lúc cậu hí hửng nói rằng "Chiều nay tao qua nhà cô Linh học thêm.

Cô dạy dễ hiểu lắm mà còn xinh nữa haha..."

Cô Linh.Chỉ vừa nghe đến cái tên, một cảm giác lạnh sống lưng ập đến.

Hậu chưa bao giờ thích cô giáo ấy.

Có điều gì đó rất lạ ở ánh mắt cô, cách cô nhìn nam sinh - quá dịu dàng, quá trơn tru, quá... không thật.Và thế là, một buổi chiều u ám, Văn Hậu một mình đứng trước cánh cổng nhà cô Linh.

Căn nhà vẫn im ắng như mọi ngày - kiểu im ắng khiến người ta không dám thở mạnh.Cậu đưa tay lên bấm chuông.Không ai trả lời.Lần hai.Lần ba.Tiếng chuông ngân dài rồi dứt hẳn vào khoảng trống, không một âm thanh đáp lại.Nhưng... cánh cổng gỗ khẽ kêu "cạch" và... tự mở.Nhưng ánh mắt cậu dừng lại trên một đôi giày thể thao quen thuộc - nằm lọt thỏm bên cạnh chậu cây bonsai.Giày của Phong.Tim Văn Hậu siết lại.

Cậu hít một hơi thật sâu, siết chặt nắm đấm... rồi bước qua cánh cổng, tiến thẳng vào khoảng sân tĩnh lặng, nơi bóng tối dường như đặc quánh hơn mọi khi.Văn Hậu đang đứng lặng trong sân thì cánh cửa chính hé mở, kêu một tiếng cạch nhẹ.Từ bên trong, cô Linh bước ra, vẫn với vẻ ngoài hoàn hảo - mái tóc đen dài óng mượt, gương mặt trang điểm nhẹ, và đôi mắt nâu dịu dàng ẩn giấu dưới hàng mi cong."

Văn Hậu?"

- giọng cô vang lên nhẹ nhàng, như tiếng gió thoảng.

"Em đến tìm cô à?"

Cậu bối rối, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

"Dạ... em... em đến tìm Phong.

Bạn em bảo là có qua đây học thêm mấy hôm trước.

Giờ không liên lạc được nên em..."

Linh mỉm cười, nụ cười điềm tĩnh như thể không hề có gì lạ.

"À, Phong à?

Cô nhớ.

Em ấy đến học hôm đó... rồi bảo có việc bận nên về sớm.

Cũng mấy ngày rồi không thấy lại."

Hậu cau mày.

Giọng cô rất tự nhiên, nhưng có gì đó khiến cậu không thoải mái."

Vào nhà đi, Hậu.

Ngoài này nắng quá.

Cô đang chuẩn bị uống chút sữa, để cô rót cho em một ly nhé?"

- Linh mở rộng cửa, ánh mắt như một lời mời mềm mại.Dù trong lòng cảnh giác, Hậu vẫn bước vào.

Căn nhà sạch sẽ, gọn gàng - nhưng có cái gì đó âm u, lạnh lẽo, khác thường.

Như thể nó sạch quá mức, như thể được sắp đặt để trấn an.Cô Linh đặt ly sữa xuống trước mặt cậu.

Sữa ấm, thoang thoảng mùi vani."

Uống đi, sữa ngon lắm.

Hồi nhỏ cô hay tự pha đấy."

- cô mỉm cười, rồi nhẹ nhàng ngồi xuống phía đối diện, ánh mắt không rời khỏi Hậu.Văn Hậu nhìn ly sữa.

Mồ hôi rịn ra sau gáy.

Một phần trong cậu muốn từ chối, nhưng cô nhìn cậu như thể đang chờ đợi, như một người mẹ hiền quan tâm đến học trò."

Cảm ơn cô..."

- cậu nói nhỏ, rồi đưa ly sữa lên môi, nhấp một ngụm.Mùi vị thật ngọt.

Ấm.

Dễ chịu.

Nhưng...Chỉ vài giây sau, Hậu cảm thấy đầu óc mình bắt đầu lâng lâng, nhịp tim thay đổi, hơi thở trở nên... khác lạ.Cô Linh vẫn ngồi đó, ánh mắt chợt lóe lên một tia gì đó sâu thẳm, tối tăm."

Uống từ từ thôi, Hậu," - cô nói, giọng thì thầm.

"Chúng ta... còn nhiều thời gian."

Văn Hậu gượng gạo đặt ly sữa xuống bàn.

Chất lỏng ngọt ngào ấy đang len lỏi vào từng mạch máu, khiến đầu óc cậu mơ màng, mắt mờ đi đôi chút.

Nhưng cậu vẫn giữ được chút cảnh giác cuối cùng nhờ thể trạng khỏe mạnh và ý chí thép của một vận động viên."

Cô Linh..."

- cậu lên tiếng, giọng có phần nghèn nghẹn - "Cô nói...

Phong đã về rồi mà?"

"Ừm."

- Linh mỉm cười, đứng dậy - "Nhưng biết đâu em muốn xem thử phòng học của cô, nơi em ấy từng ngồi?

Biết đâu tìm được manh mối gì đó, đúng không?"

Cô quay lưng, bước lên cầu thang, váy lụa nhẹ nhàng lướt theo từng bước chân.

Hậu không nói gì, chỉ lặng lẽ đi theo, từng bước chân nặng dần bởi cảm giác chóng mặt.Lên đến tầng hai, Linh đẩy cửa một căn phòng."

Vào đi," - cô nói nhẹ tênh.

"Phong từng học ở đây."

Hậu bước vào.Căn phòng ngập ánh sáng cam mờ từ chiếc đèn lồng treo trần.

Mùi hương kỳ lạ như nhang thơm và thứ gì đó ẩm ướt xộc thẳng vào mũi khiến cậu lảo đảo một chút.

Trên bàn vẫn còn vở, sách, cây bút nằm nghiêng - tất cả như bị bỏ lại vội vã.Nhưng rồi...

ánh mắt Hậu đông cứng lại.Trên chiếc giường trong góc phòng, giữa những tấm drap màu đỏ sẫm, là một cơ thể.Là Phong.Cậu đang nằm bất tỉnh, thân thể trần trụi, làn da tái nhợt, hơi thở yếu ớt đến mức gần như không còn thấy.Hậu không thể tin vào mắt mình.

"Ph...

Phong?!"

Cậu lao đến bên giường, lắc mạnh vai bạn.

"Phong!

Mày nghe tao nói gì không?

Tỉnh lại đi!

Là tao, Hậu đây!"

Cơ thể Phong nhúc nhích nhẹ, môi khẽ run, nhưng mắt vẫn nhắm nghiền, không trả lời.

Trên ngực trái, Hậu thấy một dấu ấn lạ - như một hình xăm cháy âm ỉ đang phát sáng mờ.Phía sau lưng, Linh nhẹ nhàng khép cửa phòng."

Em thấy rồi đấy..."

- cô nói bằng giọng thì thầm, không còn giả vờ dịu dàng.

"Phong... dễ thương lắm.

Nhưng em mới thật sự là người cô đợi."

"Em mới thật sự là người cô đợi..."

Lời nói đó vang lên trong đầu Văn Hậu như tiếng chuông chậm rãi, đầy ma mị.

Cậu quay đầu lại, ánh mắt dao động - sợ hãi, nghi ngờ và choáng váng.Thuốc trong ly sữa bắt đầu ngấm sâu.

Đầu cậu nặng trĩu, chân tay tê dại, còn tim thì đập nhanh đến mức hỗn loạn.

Cả căn phòng như đang nghiêng ngả, ánh đèn đỏ rực trên trần trở nên mờ ảo, xoáy thành từng vòng mê cung."

Cô... cô đã làm gì Phong..."

- Hậu cố nói, giọng lạc đi.Cậu chao đảo, đầu gối mềm nhũn, cố gắng đứng vững nhưng vô ích.

Chỉ một giây sau, cơ thể cậu đổ sụp xuống, ngã bật ra giường, nằm ngay bên cạnh Phong.

Linh bước đến, chậm rãi, đôi chân trần lướt nhẹ trên sàn gỗ, không phát ra một tiếng động nào.Cô cúi người, mái tóc dài buông xuống hai bên gương mặt Hậu.

Đôi môi đỏ khẽ nhếch lên thành một nụ cười nguy hiểm."

Đừng lo..."

- cô thì thầm, ngón tay vẽ một đường từ cổ xuống ngực Hậu.

"Lúc đầu ai cũng sợ.

Rồi ai cũng yêu ta... như Phong thôi."

Hơi thở của Linh phả sát bên tai, mơn man như lửa liếm da thịt."

Em khoẻ hơn Phong, nên ta sẽ phải dịu dàng hơn một chút..."

Hậu cố nhúc nhích nhưng cơ thể không nghe lời nữa.

Mắt cậu mờ đi, chỉ còn thấy ánh mắt đỏ rực của Linh, đang chầm chậm tiến lại gần... mang theo bóng tối và khát vọng tăm tối vô tận.Văn Hậu nằm bất lực trên giường, hơi thở dồn dập, ánh mắt dại đi vì thuốc.

Bên cạnh, Phong vẫn bất tỉnh, da tái xanh và dấu ấn trên ngực vẫn rực lên âm ỉ.Linh đứng dậy, đôi mắt nhìn xuống Hậu như một kẻ đi săn đã nhốt con mồi vào lồng.Nhưng thay vì tiếp tục, cô bất ngờ quay sang Phong - cúi xuống bên tai cậu, thì thầm bằng một giọng nói kỳ dị, như rắn bò trên da thịt:"Dậy đi, cưng.

Đến lúc em rời phòng rồi."

Ngay lập tức, đôi mắt Phong hé mở.

Đồng tử giãn ra, trống rỗng như một cái gương phản chiếu bóng tối.

Không còn vẻ ngây ngô hay thân thiện, Phong đứng dậy như một cái xác biết đi - trần trụi, lặng lẽ bước theo Linh ra khỏi phòng như một cái bóng.Văn Hậu kinh hãi.

"P...

Phong...?"

Phong không trả lời.

Không hề liếc nhìn Hậu.Chỉ còn lại Hậu nằm đó, không hiểu chuyện gì đang xảy ra thì...Cộc.

Cộc.Tiếng gõ cửa khẽ vang lên.Cánh cửa mở ra lần nữa.Và rồi hai cô gái trẻ bước vào,chị gái là Lam còn cô em gái là Thiên - không giống học sinh, cũng không giống người bình thường.

Họ cao, mảnh mai, làn da trắng gần như phát sáng dưới ánh đèn đỏ, đôi mắt tím thẫm và mái tóc đen dài rũ rượi.Một cô mặc váy lụa mỏng, như chỉ để che đi vẻ ngoài gợi cảm đến ma mị.

Cô còn lại lại mặc đồng phục học sinh, nhưng tất cả đều quá hoàn hảo - như thể đó không phải người, mà là những hình nộm sống dậy từ ác mộng.Cả hai bước chậm về phía giường, ánh mắt nhìn Hậu không có chút cảm xúc - như thú săn mồi nhìn con mồi đã bị trói.Một người lên tiếng, giọng thì thầm lạnh lẽo:
"Mẹ bảo tụi em đến chơi với anh..."

Người còn lại mỉm cười, cúi xuống sát mặt Hậu.

"Trước khi mẹ quay lại."

Văn Hậu cố gắng cử động, nhưng tay chân giờ như bọc chì.

Hơi thở dồn dập, tim đập nhanh đến mức tưởng chừng muốn vỡ tung lồng ngực.

Mọi giác quan trở nên mơ hồ, như thể chính bản thân cậu đang rơi xuống một vực sâu ngọt ngào và u tối.Hai cô gái - con của Linh - giờ đã áp sát hai bên giường.

Mùi hương từ họ tỏa ra... không giống nước hoa, mà như một loại pheromone lạ kỳ, kéo cơ thể Hậu vào trạng thái thèm khát vô thức.Cô mặc váy lụa ngồi lên thành giường, đôi chân trần lướt nhẹ lên đùi Hậu, ánh mắt lấp lánh một cách nguy hiểm.

"Anh đang rung rinh rồi đúng không...?"

- cô thì thầm, vuốt nhẹ má cậu - "Cơ thể anh nói thật lòng hơn miệng nhiều lắm..."

Cô còn lại thì nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh, tay luồn vào tóc Hậu, ánh mắt chậm rãi khóa chặt lấy ánh nhìn của cậu.

"Đừng kháng cự... vì anh không thể.

Và... thật ra, anh cũng không muốn đâu, đúng không?"

Hậu mở miệng định phản kháng, nhưng cổ họng khô rát, đầu óc quay cuồng.

Những hình ảnh của Phong, của Linh, căn phòng, ánh sáng, cơ thể hai cô gái - tất cả chồng lên nhau thành một cơn ảo giác đẫm dục vọng.Trong giây phút ấy, mọi lý trí trong Hậu tan biến như một ngọn lửa nhỏ bị nhấn chìm giữa bão cát.Cơ thể Hậu không cơ bắp như Phong nhưng săn chắc vì thường xuyên đá bóng.Những hình xăm trên cánh tay ,trên cổ làm toát lên vẽ bad boy của Văn Hậu.Nhưng chàng bad boy giờ đây đang nằm rên rỉ trong tay của 2 ác nữ." a.....ơ....hơ....làm gì vậy...ơ...."

Chiếc khăn nhét họng Văn Hậu làm cho cậu chỉ có thể rên ú ớ trong miệng.Chiếc áo sơ mi trắng bị cởi bung nút bởi Thiên,còn bên dưới Lam đang hấp tấp cởi thắc lưng rồi tới chiếc quần tây đen rồi chiếc quần lót xám,con cặc to lớn dài 18cm của Hậu được giải thoát.

" wow nó to thật đấy cậu trai trẻ"
Thiên cảm thán vì con cặc to đẹp, đầu cặc đỏ hồng của Hậu.Còn Lam thì đã không kiềm chế nổi đang bú liếm cặc Hậu 1 cách say mê.Thiên thì đang bú lấy ngực Hậu làm tăng lên khoái cảm."

Chị,em cũng muốn bú cặc"Cả 2 đổi chổ cho nhau,chiếc khăn nhét miệng bị rớt ra."

Đừng mà ....hơ....đừng.......hơ.....không muốn...hơ"Những lời rên rỉ của Văn Hậu bị chặn lại tiếp tục bằng những cái nút lưỡi của Lam.Cặc Văn Hậu bị tấn công cùng lúc bởi 2 cái lưỡi điêu luyện.Người thì bú đầu cặc,người thì nút trúng dái nhanh chóng chàng phải đầu hàng."

Hơ....đừng mà.....hơ...đừng...ơ.....ơ.....a......a..."

Cặc cậu bắn tinh vào miệng Lam,nó nhiều trào ra ngoài chảy khắp con cặc cậu."

Chị hay quá chị ơi,....wow....ha ...haha...."

Thiên dành lấy con cặc đang chảy tinh mà bú tiếp.Con cặc Văn hậu không được phép nghỉ ngơi.Những cú bú lút cán làm cho cậu nhanh chóng bắn lần 2.Trán Văn Hậu nổi gân lên do phải gồng mình vì 2 chị em không chịu buông tha.Bên trên Hậu đang phải bú liếm lồn của Lam còn bên dưới Thiên đang ra sức bú cặc cậu.Cơ bụng sáu múi của văn Hậu ẩn hiện cùng nhịp thở ,tiếng rên tạo ra 1 bức tranh dâm mỹ.Lam trao cho Hậu cái hôn cuồng nhiệt, phần thưởng cho chiếc lưỡi đã chăm sóc cái lồn của nàng.Văn Hậu vẫn nằm đó mà mặc cho 2 nàng cưỡng hiếp.Con cặc đang được Thiên nhún nhiệt tình" Hơ.....hơ...đừng ......đừng .....a......ơ.....ơ...hơ.."

Tiếng rên rỉ của Hậu hòa cùng tiếng phạch phạch của dùm trứng dái đang căn tràn.Chiếc gương lớn trong phòng đang hiện rõ cảnh Văn Hậu đang thúc con cặc 18cm vào lồn Thiên.Bây giờ Hậu đã chìm trong dục vọng và ảo giác, chàng coi Thiên chính là Hân( người yêu của Hậu).Lam thì đang ôm ấp vuôt ve lưng trần rồi cặp mông săn chắc của Hậu mà rên rỉ.Nhìn vào gương Hậu mơ màng nhìn thấy mình đang đụ Hân,có lúc đó lại là Thiên nhưng cơn nứng đã biến chàng thành 1 cổ máy dập chính hiệu.Hậu không còn quan tâm mình đụ ai miễn là nó sướng.Thiên đổi chổ cho Lam nhúng con cặc Hậu.Giờ đây cậu chủ động mà bú liếm ngực Thiên.Cuộc giao hoang của 3 người cứ tiếp diễn.Rồi Hậu cũng phải đầu hàng mà bắn ra những giọt tinh cuối cùng.Ngay lập tức, cơ thể Văn Hậu co giật nhẹ.

Toàn thân cậu căng cứng trong vài giây, rồi rụng xuống mềm nhũn như một cái xác rút sạch khí huyết.Từ miệng Hậu, một hơi thở cuối cùng phả ra - nhẹ, dài, yếu ớt như lời chia tay cuối cùng với ý thức.Hai cô gái đứng bên, mắt long lanh như vừa được ăn bữa tiệc thịnh soạn.

Một trong số họ mỉm cười khẽ:
"Anh ấy ngon thật..."

Ánh sáng trong phòng chợt tối dần.

Không khí lạnh buốt.Văn Hậu nằm đó - bất tỉnh, thân thể trần trụi, sinh lực rút cạn, linh hồn lơ lửng giữa mơ và ác mộng.
 
Sự Trở Lại Của Ác Quỷ Dục Vọng
3


Ba ngày sau.Tổ điều tra đặc biệt được thành lập.

Hai nam sinh khỏe mạnh, ưu tú của trường, đồng thời mất tích không dấu vết trong vòng chưa đầy một tuần - điều này khiến dư luận dậy sóng.Và tên cuối cùng trong danh sách người tiếp xúc gần với cả hai... chính là cô Linh - giáo viên dạy kèm xinh đẹp, sống một mình trong căn biệt thự cũ ở rìa thị trấn.Thiếu úy Lê Hiển, 26 tuổi, vừa tốt nghiệp khóa cảnh sát hình sự đặc nhiệm vừa kết hôn được 3 tháng, được phân công đích thân điều tra vụ này.

Anh không phải là người mê tín, nhưng từng đọc qua hồ sơ về những vụ mất tích kỳ lạ trong vùng - và lần nào cũng liên quan đến những người phụ nữ... quá hoàn hảo để là thật.Buổi chiều hôm ấy, khi mặt trời đỏ rực chạm đến rặng cây sau lưng, Hiển gõ cửa nhà Linh.Cốc.

Cốc.

Cốc.Cánh cửa mở ra gần như ngay lập tức.

Linh xuất hiện - vẫn là mái tóc đen óng xõa nhẹ, môi son đỏ như máu khô, ánh mắt lười biếng mà sắc như dao gọt trái cây."

Chào... anh cảnh sát."

- Cô mỉm cười, khẽ nghiêng đầu - "Tôi đoán là... vụ mất tích của hai học trò?"

Hiển cau mày nhẹ.

"Cô đoán nhanh đấy."

"Tôi có trực giác tốt."

- Linh bước lùi lại, mở rộng cửa - "Mời vào.

Tôi chẳng có gì phải giấu."

Hiển bước vào, mắt quan sát từng chi tiết.

Căn nhà gọn gàng, sang trọng - nhưng lạnh.

Lạnh lạ lùng, như kiểu... không dành cho người sống."

Cô là giáo viên dạy kèm?"

- anh hỏi.Linh gật.

"Phong học Toán, Hậu thì ôn thi Sinh.

Tôi khá tận tâm mà.

Nhưng hai cậu bé ấy... có vẻ dễ lạc lối."

Hiển nhíu mày, hơi nghiêng đầu.

"Ý cô là sao?"

Linh nhún vai, rót cho anh một ly trà.

"Tôi chỉ là một cô giáo.

Nếu anh nghĩ tôi liên quan... thì cứ lục soát nhà đi."

Hiển nhìn ly trà.

Một mùi thơm ngọt ngào, nhưng sâu trong đó... có gì đó không ổn.

Anh đặt ly xuống, không uống."

Không cần.

Tôi sẽ quay lại với lệnh khám nhà nếu cần thiết."

- Anh bước vài bước, rồi dừng lại - ánh mắt hướng về phía cầu thang lên lầu.Một làn khí lạnh lướt qua gáy anh.Trực giác mách bảo: Trên đó có gì đó.Linh vẫn mỉm cười - nhưng nụ cười ấy bỗng lạnh đi vài độ."

Cẩn thận đấy, anh Hiển...

Không phải ai bước vào nhà này... cũng có thể bước ra."

Hiển đứng bất động trong khoảnh khắc.

Anh cảm thấy có gì đó sai sai... nhưng không rõ là gì.Linh đang tiến đến gần hơn.Từng bước chân của cô dường như không chạm sàn - nhẹ như lướt, mềm mại như lụa, nhưng lại tỏa ra một loại sức hút kỳ quái khiến tim anh đập nhanh không kiểm soát.Chiếc váy đỏ ôm sát cơ thể Linh khẽ lay nhẹ, để lộ từng đường cong gợi cảm không chút che đậy.

Ánh mắt cô nửa như ngây thơ, nửa như đang cười nhạo sâu trong đáy mắt."

Anh Hiển..."

- Giọng nói cô thì thầm như gió lạnh thổi qua gáy - "Sao cứ nhìn tôi dữ vậy?"

"Cô... cô ăn mặc..."

- Hiển khẽ nuốt nước bọt.

Lòng cảnh giác vẫn có, nhưng cơ thể anh lại bắt đầu phản bội lý trí.Linh nghiêng người sát tai anh, thở nhẹ một hơi mát lạnh nhưng phảng phất hương sen quyến rũBàn tay cô chạm nhẹ vào cổ áo anh, không mạnh bạo, chỉ như vô tình... nhưng đủ khiến anh tê liệt trong tích tắc.Hiển khẽ lùi lại nửa bước - cố lấy lại bình tĩnh.

Nhưng... sao đầu óc lại choáng váng thế này?

Mạch đập tăng nhanh.

Mắt mờ đi."

Cô... cô bỏ gì trong không khí à?"

- anh hỏi, giọng yếu hơn thường lệ.Linh mỉm cười, nụ cười nguy hiểm như thuốc phiện.

Cô áp sát hơn, môi gần kề cổ anh."

Anh điều tra tôi sao?"

- giọng thì thầm như rót vào tai - "Vậy hãy điều tra kỹ hơn đi, bằng... trái tim và cơ thể của anh..."

Hiển đang trong trạng thái mơ màng không kịp né tránh nụ hôn bất ngờ từ Linh.Chiếc lưỡi của linh như liều thuốc an thần đưa Hiển từ từ vào giấc mộng.Chàng gã bất tĩnh dưới sàn nhà.Linh nhìn Hiển mà nở nụ cười thõa mãn.

" chu cha là tự anh nạp mạng chớ mà trách em"Không bao lâu ý thức của Hiển bắt đầu trở lại.Trong mơ hồ chàng nhận ra tay đang bị trói chặt sau ghế,Chiếc áo cảnh sát đang mặc bị cởi bung nút, lộ ra cơ thể 6 múi săn chắc của Hiển.Hiển nhìn thấy quần tây của mình đang nằm ở 1 góc xa,phần thân dưới chỉ còn mặc 1 chiếc quần lót màu xanh của mình."

Cô muốn cái gì"
" Muốn gì,đương nhiên là giúp anh sung sướng rồi ngài cảnh sát,đợi em 1 chút".Linh cởi vội chiếc quần lót đen đang mặc mà nhét vào miệng Hiển."

Sao mà anh đẹp trai quá đi, đẹp trai săn chắc ,ngon quá "
" hơ.....hơ.....ơ.......ơ...ơ........"

Những tiếng Hiển rên la làm cho Linh hưng phấn.Móng tay sắt nhọn của Linh vuốt ve từng múi bụng của Hiển.Chiếc lưỡi tham lam không ngừng la liếm cổ ,ngực và 2 đầu ti của Hiển.2 tay chàng đã được giải thoát nhưng gần Linh thì ma lực của ả tỏa ra làm sức lực Hiển yếu dần,cơ thể bất lực mà để ả hành hạ.Linh dùng lồn mình không ngừng đưa đẩy lên con cặc cương cứng đang bó chặt trong chiếc quần lót của Hiển.

" sướng quá ...hơ...hơ....hơ....wow...hơ....hơ"
Hiển rên rĩ trong vô thức,con cặc Hiển bật ra hùng dũng sau khi Linh lột chiếc quần lót.Con cặc 17cm chưa lột bao quy đầu bị Linh kéo xuống làm lộ ra đầu cặc to lớn.Linh bú liếm 1 cách chuyên nghiệp, khác hẳn vợ Hiển chê cặc dơ chẳng muốn bú.Lồn linh bao phủ con cặc Hiển,chàng cảm nhận như có 1 trăm cái miệng đang ra sức mà bú liếm cặc chàng."hơ..hơ.hơ.....wow.....hơ..hơ hơ...ơ....ơ...ơ......hơ......ơ.....wow.....ơo...ooo ơ..,sướng...hơ....hơ.....hơ..."

" Sao hả sướng không...ơ....ơ....chàng cảnh sát đẹp trai...ơ"" Không được ...ơ....ơ...hơ.....a...a...a..."

Những cú nhúng lúc cán nhanh chóng đầu hàng và bắn tinh.Tinh chảy lên láng đó là thành quả sau nhiều ngày tập huấn Hiển chưa được xả.Đầu cặc tê tái khi Linh tiếp tục bú liếm.Chàng cảnh sát gầm lên sau khi bắn tinh lần 2 vào cái miệng tham lam của Linh.Hiển nằm đó mệt mỏi vì bắn tinh quá nhiều nhưng con cặc cứ cương cứng.Linh đứng dậy tiến tới cái bàn trang điểm ở góc phòng mà không ngừng rên rĩ,lắc đều cặp mông mời gọi Hiển, ma lực tỏa ra ngày càng đâm.Hiển là đàn ông làm sau thoát khỏi cám dỗ,chàng từ từ tiến lại như bị thôi miên bởi cặp mông trắng nõn ấy,tay không ngừng xoa nắn nó.Hiển đụ liên tục từ phía sau ,tiếng phạch phạch vang vội khắp phòng."

Hơ....hơ....phạch.....hơ..phạch phạch....hơ...ơ...ơ.......ơ...ơ....ơ...hơ"
Đang đụ hăng say thì bỗng Linh đẩy Hiển ra"Chờ em chút nha cục cưng"" Hơ ....hơ....hơ đừng mà ....hơ đừng đi..."

Hiển níu kéo Linh ở lại vì cơn nứng cặc chưa giải tỏa,nhưng Linh thì đi ra ngoài đóng cửa lại.Hình như ma lực của Linh đang tan dần,Hiển đang dần có lại lý trí,chàng tìm kiếm quần áo của mình.Chiếc áo cảnh sát chưa kịp cài nút hết thì tiếng mở cửa làm chàng hoảng loạn,nhưng người bước vào không phải là Linh.1 bà già lớn tuổi có phần xấu xí bước vào đó chính là Loan( Mẹ của Linh).Bà ta vuốt khuôn mặt đang hoảng loạn của Hiển " Anh tính đi đâu anh chàng đẹp trai,Linh nó chăm sóc anh chưa tốt,để mẹ của nó thay nó nha"Hiển nghe 1 bà già gọi mình là " anh" mà còn ve vuốt cơ thể mình làm cho Hiển muốn buồn nôn.Mụ Loan đẩy mạnh làm Hiển mất đà mà té ra giường.Hiển chưa kịp phản kháng thì mụ Loan thổi 1 làn khói trắng kì lạ làm cho Hiển say sẩm.Nhìn kĩ lại mụ loan bây giờ biến mất, trước mặt chàng bây giờ chính là Hân vợ của mình nhưng nay nàng khát lạ.Hân hôm nay trở nên cuồng nhiệt hơn đang nút lưỡi Hiển 1 cách say đấm.Chàng từ từ cuốn theo nụ hôn đó không còn phân biệt được người trước mặt mình là Hân hay Là mụ Loan.Hiển lè lưỡi rên rỉ chờ đợi mụ Loan ban phát những nụ hôn sung sướng.Cái lồn già nua của mụ đang được Hiển xoa nắn.Đối với chàng bây giờ nó thật đẹp làm chàng muốn đút con cặc của mình vào nó mà hành hạ."

Bảo bối, đến và húp trọn nó đi nào "Cái lồn già nua đang được Hiển ra sức bú liếm như thể chàng đang bú liếm lồn của vợ mình."

ơ....hơ....hơ....lồn của vợ ngon quá ...hơ...hơ"Mụ Loan với kinh nghiệm bú cặc thâm sâu nhau chóng làm hiển đầu hàng mà bắn tinh
" hơ.....hơ....đừng....hơ...ơ....ơ....ơ"
Nhưng như vậy đối với mụ chưa đủ, mụ nhanh chóng cỡi lên con cặc to dài của Hiển mà nhún.Nhiều tư thế được mụ thực hành với Hiển.Kiểu truyền thống đẩy sâu con cặc Hiển vào cái lồn mụ Loan khiến chàng bại trận mà bắn tinh."

Anh tuyệt lắm, Hiển..."

- Mụ Loan thầm thì, áp sát môi anh - "Giờ thì... ngủ đi."

Toàn thân Hiển run lên một lần cuối, rồi... bất tỉnh, ngã vào vòng tay mềm mại của mụ LoanMột người đàn ông bản lĩnh - nhưng vẫn là đàn ông.
☆ Cmt đồ gì đó đi😬
 
Sự Trở Lại Của Ác Quỷ Dục Vọng
Chương 4


Trời âm u, gió rít qua từng tán cây, thổi ào ào Chiếc xe quân đội lao tới, phanh két trước con đường đất hẹp.

Cửa xe bật mở, từng bóng người mặc giáp đen nặng nề tràn ra, súng ống sẵn sàng, tai đeo bộ đàm, mắt lấp loáng dưới ánh đèn.

Đội trưởng – Thịnh – ra hiệu bằng tay."

Bao vây.

Không để nó trốn."

Giọng anh sắc lạnh, không còn chỗ cho cảm xúc.Cả đội lập tức chia ra, lặng lẽ siết chặt vòng vây quanh ngôi nhà.

Không ai nói một lời.

Bầu không khí căng như dây đàn.

Ai cũng biết: Linh – người phụ nữ đang ẩn nấp trong kia – không phải hạng tầm thường.Ba người mất tích
Tất cả đều biến mất bí ẩn sau khi đặt chân tới ngôi nhà này.Không một dấu vết.

Không một tiếng kêu cứu."

Đội trưởng, đã vào vị trí."

Tiếng báo cáo khẽ vang lên trong tai nghe.Thịnh gật đầu, tay siết chặt khẩu súng.

Anh là người được giao nhiệm vụ đột kích đầu tiên.ẦM!

Cánh cửa đá vỡ tung dưới cú đạp mạnh.

Một mùi hương ngọt ngào, kỳ lạ và ma mị tràn ra ngoài.Cả đội xông vào.Ngôi nhà bên trong tối om, chỉ có vài cây nến lập lòe thắp sáng lối đi.

Trên tường treo đầy những tấm bùa lạ lùng, vẽ bằng mực đỏ như máu.

Khắp nơi tràn ngập mùi da thịt, như thể cả không gian này là một cỗ máy tình dục khổng lồ.Tiếng nhạc nhẹ nhàng, gợi tình vang lên từ đâu đó."

Chào mừng..."

Một giọng nữ cất lên, ngọt như rót mật vào tai, nhưng cũng lạnh lẽo khiến người ta rùng mình.Từ bóng tối, Linh bước ra.

Cô ta gần như khỏa thân.

Trên người chỉ quấn hờ một mảnh lụa đen mỏng tang, để lộ da thịt trắng như tuyết, cặp ngực căng mọng, hồng hào nhấp nhô theo từng bước đi uốn éo.

Mắt cô ta lấp lánh như hai hòn ngọc đen, khóa chặt ánh nhìn của từng người lính.Không ai dám thở mạnh.

Không ai cử động.Chỉ một giây, hai giây...

Họ cảm thấy cặc của mình bắt đầu căng phồng, nỗi ham muốn trỗi dậy như ngọn lửa bùng cháy.Pháp thuật dục vọng.

Một loại ma thuật cấm, cực kỳ nguy hiểm.Linh mỉm cười tà mị, tiến gần từng bước."

Bọn em đã đợi lâu lắm rồi…

Các anh có biết," – cô ta thì thầm, ngón tay thon dài vẽ những đường lượn mơ hồ trên không trung – "máu người lính... ngọt hơn bất kỳ thứ gì khác không?"

ẦM!

Một người lính không chịu nổi nữa, quăng súng lao tới.Ngay lập tức, dây leo từ tường đá phóng ra, quấn lấy chân tay anh ta, lôi tuột vào bóng tối.

Tiếng hét nghẹn lại thành tiếng rên ư ử, rồi im bặt.Thịnh nghiến răng, gầm lên:
"Nổ súng!"

Cả đội đặc nhiệm nổ súng như vãi đạn.

Nhưng viên đạn bay tới, chỉ xuyên qua lớp ảo ảnh.Linh vẫn đứng đó, lả lướt, kiêu ngạo, đôi mắt đầy dục vọng và khinh bỉ."

Đến lượt các anh..."

Một cơn ác mộng thực sự.Thịnh siết chặt súng, mắt đỏ ngầu.

Anh biết: nếu không nhanh chóng khống chế phù thủy này, tất cả bọn họ sẽ thành nô lệ tình dục vĩnh viễn – giống như những kẻ xấu số kia.Tiếng bước chân nặng nề vang lên trong hành lang tối om.

Ánh đèn pin loang loáng chiếu quét, chỉ càng làm cho bóng tối thêm ghê rợn.Đội đặc nhiệm chia làm bốn nhóm nhỏ, mỗi nhóm hai người, theo các lối khác nhau tiến sâu vào bên trong ngôi nhà.Cửa gỗ cũ rít lên một tiếng nặng nề như xé màn đêm.Sơn – gương mặt lầm lì, vai rộng, ánh mắt như lưỡi dao – bước trước.

An theo sát phía sau, súng tiểu liên ghì chặt vào vai, từng bước in dấu nặng nề lên nền đá phủ rêu xanh.

Họ vừa lách qua ngưỡng cửa, thì ngay lập tức – ẦM – cánh cửa tự động sập lại sau lưng, khóa chặt.Trong bóng tối lập lòe ánh đèn pin, hiện ra những cột đá sần sùi, điêu khắc những cơ thể người đang quằn quại trong tư thế ái ân – miệng há hốc, tay chân vặn vẹo, dương vật và âm hộ đều lộ ra trần trụi.

Những bức tượng sống động như thể vừa bị hóa đá trong lúc cực khoái.An rùng mình.

Ngay cả Sơn – gã lính từng lăn lộn trong đủ loại chiến trường bẩn thỉu – cũng thấy sống lưng lạnh buốt."

Không có ai..."

An khẽ thì thầm.Nhưng chưa kịp dứt lời, những dây leo trên các cột đá đồng loạt cựa quậy, như đám rắn đói mồi, trườn tới.Vèo!

Một dây quất thẳng vào cổ chân Sơn.Sơn phản xạ siêu nhanh, bắn thẳng vào dây leo.

Đoàng!

Đoàng!Mảnh dây đứt lìa, quằn quại, nhưng ngay lập tức một dây khác quấn ngang bụng hắn, kéo phăng Sơn ngã vật ra nền đá, súng rơi lăn lóc."

Địt mẹ nó!"

An văng tục, vung dao găm chém điên cuồng, nhưng sàn nhà dưới chân hắn nứt toác, hàng loạt dây leo phun lên như bầy côn trùng, cuốn chặt lấy tứ chi.Chỉ trong chưa đầy 10 giây, cả hai bị trói nghiến, quăng vật xuống sàn như hai con thú bị giăng bẫy.Đèn pin lăn lóc, ánh sáng yếu ớt hắt lên trần, làm lờ mờ lộ ra... một bóng người.Một mụ già, gầy đét, da bủng beo như giấy mục, tóc bạc dài lê thê, chân trần lướt nhẹ như bóng ma.Mụ Loan."

Hai thằng đực non ngon thế này... trời ơi... trời ơi..."

Mụ lướt lại gần.Vung trượng – xoẹt! – hai luồng khí đen bốc ra, luồn lách như rắn, rách toạc quần áo của hai người lính trong tích tắc.Bụng sáu múi, cơ bắp rắn như thép, lồ lộ dưới ánh sáng nhợt nhạt.

Đùi, bắp tay, ngực, từng thớ thịt co giật vì giận dữ và sợ hãi.Nhưng... giữa hai chân, cặc của cả hai bắt đầu giật giật dựng lên.Phép thuật tà ác, như một bàn tay vô hình, kích thích từng sợi thần kinh dục vọng.

Nỗi sợ hãi hòa quyện với khoái cảm, khiến cơ thể phản bội chính chủ nhân.Sơn nghiến răng ken két.

"Đm... tao... không... chịu nổi..."

An cũng rít qua kẽ răng, cổ họng nghẹn ứ, hai tay co giật bất lực.Mụ Loan bò rạp xuống, trườn như một con rắn, miệng há rộng đến mức biến dạng.Lưỡi mụ – dài và nhớp nháp – liếm dọc từ cổ chân An lên tới đùi non.

Từng vệt nước dãi nhớp nháp, đặc quánh, vẽ thành một vệt bóng loáng trên làn da rám nắng, làm An run bần bật."

Da... thơm quá... ngọt như mật ong..."

Mụ lẩm bẩm, hai tay run run vuốt ve cặc An – lúc này đã ngỏng đầu, đỏ bừng, rỉ ra từng giọt tinh trùng."

Không... không được... mẹ nó... không..."

An gầm lên, cố rút chân, nhưng dây leo siết mạnh, ép hắn càng lộ thiên, trần trụi hơn bao giờ hết.Sơn trừng mắt, nhìn mụ phù thủy già cưỡng bức đồng đội mình.

Hắn giãy dụa điên cuồng, cơ bắp nổi cuồn cuộn, từng thớ thịt bóng nhẫy mồ hôi – vừa mạnh mẽ, vừa tuyệt vọng.Mụ Loan không cho An thêm giây nào chống cự.Mụ quỳ sụp xuống giữa hai đùi hắn, há mồm ngoạm lấy cả con cặc phồng to như cái chày vào mồm.

Mụ mút mạnh, mạnh đến mức hai má hóp lại như một con đĩ đói khát hàng chục năm."

Ặc...!"

An rên rỉ, đầu gục ra sau, thân thể run lên bần bật.Cảm giác nhục nhã, tủi hổ và khoái cảm hòa trộn đến nghẹt thở.Mụ Loan vừa mút vừa liếm, nước dãi chảy thành dòng ướt đẫm háng AnSơn nghiến chặt răng, cặc hắn cũng căng cứng đập thình thịch trong vô thức, như phản bội.Mụ Loan thấy vậy, cười khằng khặc, trườn người lên người Sơn.

Ngón tay mụ, xương xẩu và lạnh buốt, vuốt ve thân cặc Sơn qua lớp dây leo siết chặt."

Con này cũng ngon...

để má chơi cả hai..."

Mụ rên rỉ, mùi miệng hôi thối phả thẳng vào mặt Sơn.Sơn há miệng gầm lên – "Đm, tao giết mày!!!"

Dây leo siết mạnh hơn, xiết ngực, xiết bụng, xiết cặc hắn đến tím tái.

Mỗi nhịp mạch đập, là mỗi lần cặc hắn giật lên liên tục
Mụ Loan, vừa bú cặc An, vừa dùng tay xoa nắn bìu Sơn, như một con đĩ điếm bệnh hoạn."

ơ...hư....hơ.....á....a..a..á.....a...ơ...á"An nằm ngửa trên nền đá lạnh buốt, toàn thân co giật, từng dòng tinh dịch đặc quánh văng ra tung tóe từ đầu cặc hắn, bắn lên cả bụng và ngực.Mụ Loan ngửa đầu nuốt chửng từng giọt một, đôi mắt trắng dã, thèm khát vô độ.

Miệng mụ trơn nhẫy tinh trùng, nước dãi trộn lẫn, nhỏ thành từng sợi dài lòng thòng xuống đất."

Còn đứa này..."

Mụ thì thào, ánh mắt rực lên màu máu.Không cho Sơn kịp phản ứng, mụ trườn tới, vạch toang dây leo che lấy cặc hắn.Con cặc của Sơn – nóng hầm hập, căng cứng như một thanh sắt nung đỏ – đập thình thịch theo từng nhịp tim giận dữ lẫn bất lực."

Địt mẹ mày...

đừng...!"

Nhưng mụ Loan đã há mồm toang hoác như rắn săn mồi, nuốt trọn đầu khấc đỏ lựng vào miệng.ẦMMMM...

Tiếng mút cặc vang vọng khắp căn phòng như tiếng máy bơm hút .Mụ vừa bú vừa ngoáy đầu điên loạn, lưỡi mụ quét vòng quanh thân cặc, gân xanh nổi cuồn cuộn.

Từng tiếng chùn chụt ướt át, dâm đãng, kéo dài và nhầy nhụa.Sơn nghiến răng đến rỉ máu, nhưng cơ thể không chịu nghe lời.Đầu cặc hắn nở phồng, từng giọt tinh dịch rỉ ra, rụng thành từng tiếng nhỏ "tách tách" trên mặt đá."

Không... không...!"

Sơn gầm lên, cơ bắp nổi cuồn cuộn, máu chảy ròng ròng từ cổ tay nơi dây leo cứa vào.

Nhưng hông hắn bắt đầu nhấp nhẹ, theo bản năng, theo dục vọng bị ma thuật cưỡng ép.Mụ Loan cười khặc khặc trong họng, tăng tốc.Mụ bóp chặt gốc cặc Sơn, liếm mạnh từ bìu lên tới đầu khấc, rồi nuốt trọn như nuốt một thanh gươm.

Tiếng ọc ọc vang vọng – mụ nuốt sâu đến tận cổ họng, ngấu nghiến như muốn lột da hút tủy con đực non trước mặt.Sơn thét lên, cổ họng bật máu.

Tinh hoàn hắn co giật dữ dội.ẦM!

Một dòng tinh dịch nóng hổi, đục ngầu, bắn thẳng vào cuống họng mụ già, trào ngược ra khóe miệng, rớt thành từng giọt nhầy nhớp xuống ngực trần cứng như đá của hắn.Mụ Loan ngửa mặt, nuốt ừng ực như chưa bao giờ được ăn uống.Sơn, gục đầu, thở dốc như con thú hấp hối.

Cơ thể cường tráng phủ đầy mồ hôi, tinh dịch, nước dãi, và máu.Bên cạnh, An cũng nằm thoi thóp, hai chân dạng ra, cặc xìu xuống nhưng vẫn rỉ ra từng giọt tinh.Mụ Loan đứng dậy, lau mép bằng mu bàn tay, nhìn hai con mồi bại trận bằng ánh mắt phì phèo thỏa mãn.Nhưng đó chưa phải kết thúc.Một cánh cửa đá bí mật bật mở, hé lộ một hành lang tối om.Từ trong bóng đêm, hai bóng nữ nhân bước ra –
Một thiếu nữ khoảng đôi mươi, vóc dáng uyển chuyển, mái tóc đen dài chấm mông, đôi mắt sắc lẹm như dao lam – Lam.

Và một cô gái khác, nhỏ hơn một chút, đôi mắt tím kỳ dị, môi đỏ mọng như quả cấm – Thiên.Cả hai mặc những chiếc váy mỏng tang như sương khói, lộ rõ từng đường cong đầy khiêu khích.

Ngực no tròn, mông cong vểnh, đôi chân trần đạp trên đá lạnh mà không chút nao núng.Lam cúi xuống, ghé sát mặt An, cười khẽ:"Những thằng lính các người... tưởng cứng cỏi lắm sao?"

Ngón tay thon dài, móng sơn đen, vuốt dọc từ ngực trần của An xuống tới bụng dưới, lướt qua vùng mu lởm chởm lông đen, chạm nhẹ vào cặc hắn vẫn mềm oặt vì kiệt sức.Thiên cũng không chịu kém, quỳ xuống trước mặt Sơn, ghé môi vào tai hắn thì thầm:"Anh đẹp trai quá...

để bọn em... chơi với anh nhé..."

Giọng nói cô ta như rót độc dược vào tai, ngọt ngào mà chết người.Lam và Thiên, không chút xấu hổ, bắt đầu sờ soạng, vuốt ve, liếm láp từng tấc da thịt hai người lính.Lam liếm nhẹ dọc sống mũi An, đầu lưỡi mát lạnh trườn xuống môi hắn."

Hôn đi..."

Lam thì thầm, giọng trầm như rắn độc cất tiếng ru.An, dù gồng người chống cự, vẫn không thể ngăn nổi lưỡi Lam xâm nhập.

Đầu lưỡi cô ta lách qua kẽ răng, tàn phá khoang miệng hắn bằng những cú xoáy dữ dội, ngọt ngào mà trần trụi.

Hơi thở An dồn dập, tay hắn nắm chặt thành quyền.Lam ngồi hẳn lên bụng An, váy mỏng tang trùm lấy mặt hắn.Hương thơm lạ lùng, ngọt ngào như độc dược, từ giữa háng cô ta tỏa ra nồng nặc.Lam trượt mông xuống thấp, cặp đùi mịn màng bóp chặt lấy đầu An, ép mặt hắn úp thẳng vào vùng háng trần truồng.

An vùng vẫy dữ dội, nhưng càng cựa quậy, mùi thơm tà ác càng ngấm sâu vào óc."

Liếm đi."

Lam ra lệnh, bàn tay túm tóc hắn, ấn mạnh xuống.Thiên thì bò sát người Sơn, đôi vú tròn căng cọ sát lồng ngực toát mồ hôi của hắn.Cô ta cười, giọng cười như có gai, vừa mơn trớn vừa ác độc."

Bé cưng này..."

Thiên cầm lấy con cặc nửa cương của Sơn, vuốt lên vuốt xuống thật chậm, từng nhịp như siết chặt linh hồn hắn.Lách cách.

Đầu khấc dính nước, bóng loáng, nhỏ ra từng giọt trong suốt.Mụ Loan ngồi xổm giữa hai người lính, hai bàn tay nhăn nheo nhưng đầy ma lực vuốt ve bìu, hậu môn và gốc cặc của hai tên.

Động tác của mụ thô bạo, không chút nhân nhượng."

Máy bơm này..."

Mụ vừa nói vừa bóp mạnh gốc cặc Sơn, khiến hắn nảy người lên, mặt mũi tím tái.Thiên cởi phăng váy ra.

Thân thể cô ta trắng lóa như tuyết dưới ánh nến chập chờn – nhưng bắp đùi, eo hông, và đặc biệt là bầu ngực thì tràn trề, nảy nở như cạm bẫy thịt sống.Cô đè Sơn nằm ngửa, dạng rộng hai chân hắn ra, rồi ngồi xổm ngay trên cặc hắn.Đầu cặc Sơn cọ sát vào khe háng nóng hổi của Thiên, ướt sũng vì nước dâm."

Cảm nhận đi..."

Thiên thì thầm.Không báo trước, Thiên thụp mông xuống, nuốt trọn con cặc vào âm hộ chặt khít của mình.Cảm giác ấm nóng, bóp chặt từng mm cặc khổng lồ, như vắt cạn tinh trùng "Ááá...!"

Thiên rên rỉ, đôi mắt long lanh ngập nước.Cô ta bắt đầu nhún nhảy – từng cú nẩy mông mạnh bạo, lồn hút chặt lấy con cặc như cố vắt kiệt tinh dịch trong người Sơn.Mụ Loan thì đang thò cả bàn tay vào háng An, vân vê tinh hoàn hắn như đang nặn bột."

Địt mẹ... không...

đừng!"

An thét lên qua kẽ đùi Lam đang siết chặt đầu hắn.Nhưng Lam không cho hắn một cơ hội nào.

Cô ta nhấc mông lên, lộ ra cái lồn hồng ướt, rồi thụp xuống, ép An phải bú liếm không thương tiếc."

Liếm đi thằng chó!

Cạn sạch nước dâm của tao!"

Lam cười lớn, giọng cười như cơn bão điên cuồng.Thiên cưỡi cặc Sơn càng lúc càng điên loạn.

Tay cô ta chống ngực hắn, mông nhún như máy khâu, lồn siết chặt khốc liệt, mỗi lần nhấp lại hút ra một tiếng "chụt" dâm đãng.Sơn thở dốc, tay bất giác bấu lấy eo Thiên, thúc ngược lại từng cú địt bản năng.Thiên ngửa đầu, tóc tung bay, miệng thét lên:"Ra trong tao đi!

Bắn tinh vào trong điiii!"

ẦM!

Sơn gầm lên, cặc hắn giật mạnh, rồi phun ra từng dòng tinh dịch đặc sệt, bắn thẳng vào tử cung Thiên.Thiên rùng mình co giật, nước dâm lẫn tinh dịch trào ngược ra, chảy thành dòng dọc theo đùi hắn.Lam cũng siết chặt đầu An, toàn thân run bắn.An, không chống nổi nữa, nút sâu vào lồn Lam, hút từng ngụm nước dâm nóng hổi.

Miệng, mũi, cằm hắn đầm đìa thứ dịch ngọt tanh tưởi.Lam la lên, cực khoái dữ dội, nước dâm vọt thẳng ra như vòi sen, tạt đầy mặt An.Mụ Loan nhìn hai cô cháu gái cao trào, không nhịn được, chồm lên, kéo đầu An và Sơn lại gần nhau, ép mặt chúng dính chặt."

Địt nhau đi!

Nuốt tinh dịch của nhau đi!"

Mụ rú lên.An và Sơn nằm sóng soài giữa sàn nhà lạnh ngắt, cơ bắp giật nảy từng hồi như hai con cá mắc cạn.

Tinh dịch còn đọng từng vệt trắng đặc trên bụng, đùi, miệng họ.Mụ Loan, trần truồng nặng nề, chống nạnh đứng giữa phòng, cười khùng khục."

Bây giờ thì..."

Mụ Loan vẫy tay, ngón tay nhăn nheo quét một vòng trong không khí.ẦM!

Dưới đất, một trận pháp huyền ảo bùng lên – những vòng tròn phép phát sáng lấp lánh, quấn lấy cổ tay, cổ chân hai người lính.Cả An và Sơn bị trói chặt bằng dây xích vô hình, không thể phản kháng."

Đến lượt bọn tao được phục vụ."

Cô ta đá nhẹ lên cằm An."

Liếm chân tao.

Từ gót tới bẹn.

Không bỏ sót."

Giọng Lam ngọt như mật nhưng lạnh lẽo như lưỡi dao.An run rẩy, gục đầu xuống, bắt đầu thè lưỡi liếm lấy bàn chân Lam.Lưỡi hắn lướt qua mu bàn chân nõn nà, rồi bò dọc lên cổ chân, bắp chân mịn màng.

Mỗi cú liếm, An cảm giác như đang uống thứ độc dược ngọt chết người.Lam ngửa đầu, rên khẽ, hai tay xoa bóp bầu ngực qua lớp váy mỏng, cổ họng phát ra những tiếng rên gợi tình.Thiên thì chồm lên người Sơn."

Há mồm."

Thiên ra lệnh.Sơn miễn cưỡng há miệng.

Thiên liền kẹp lấy đầu hắn giữa hai đùi, kéo sát háng mình vào miệng hắn."

Liếm cho tao ra nước!"

Thiên nhấn mạnh, mông cô ta đập mạnh vào mặt Sơn.Sơn bị ép phải ngậm lấy âm hộ Thiên, hút lấy thứ nước dâm ngọt tanh đang chảy ra từng giọt."

Chậc...

ừng... nhóp nhép..."

Tiếng liếm lút nhút vang khắp phòng.Mụ Loan thì không ngồi yên.

Mụ trèo lên bàn, dạng rộng hai chân, cái háng nhăn nheo lộ ra dưới ánh nến."

Đứa nào muốn sống thì phải bú lồn tao trước!"

Mụ gào lên.Lam đá vào lưng An, Thiên giật tóc Sơn, lôi xềnh xệch hai tên lính trần truồng đến dưới bàn.An và Sơn, trong vòng xiềng xích ma thuật, phải bò bằng đầu gối, hai tay quỳ sấp, thè lưỡi ra liếm từ bắp đùi chảy xệ của mụ Loan lên tới vùng háng bốc mùi.Mụ Loan nắm đầu cả hai, nhấn mặt họ sát vào đám lông ướt nhẹp."

Liếm sâu vào! lồn!

Há hốc mồm mà bú!"

Mụ rú lên trong khoái cảm.An hổn hển liếm càng ngày càng sâu, mũi hắn ngập tràn mùi tanh nồng của mụ phù thủy già.

Sơn thì vừa nút vừa thè lưỡi mút vào những nếp nhăn rỉ nước, nước dâm của mụ ứa ra thành dòng dọc theo cằm hắn.Mụ Loan cười điên dại, lắc hông, rặn ra từng đợt nước dâm nóng bỏng, ép hai người lính phải nuốt hết."

Còn lâu mới cho tụi bay chết.

Tụi bay phải bắn cạn trăm lần, nghìn lần, mới được chết!"

Thiên khom người, cầm lấy cặc nửa cương của Sơn, bắt đầu tuốt thật nhanh, lưỡi cô ta liếm vòng quanh đầu khấc, thỉnh thoảng cắn nhẹ, khiến Sơn rên ư ử như chó nhỏ.Lam thì cưỡi lên mặt An, dùng âm hộ ướt đẫm dập thẳng vào mồm hắn, vò nát mặt mũi trong thứ dâm thủy cuồng loạn.An và Sơn đã chẳng còn nhận thức được mình là ai.

Miệng, lưỡi, cổ họng đều nồng nặc mùi tinh khí, dâm thủy và mùi da thịt nhão nhoẹt.Thiên thì cười khúc khích, tay không ngừng tuốt cặc Sơn – giờ đã đỏ tấy, đầu khấc sưng vù, nước tiền liệt dính nhễu nhão.Lam và Thiên kéo lê An và Sơn, vứt hai thằng như hai cái xác rách nát lên giường.Lam ngồi lên hông An, nâng cặc hắn lên – dù hắn đã run rẩy, đầu óc mụ mị, con cặc vẫn phản ứng – ươn ướt, đỏ ửng, cứng quèo trong tay cô."

Vẫn còn dùng được!"

Lam rú lên vui sướng.Cô ấn mạnh âm hộ đang rỉ nước lên đầu khấc của An, rồi nhấn toàn bộ chiều dài vào trong, dập người liên hồi.Phạch!

Phạch!

Phạch!

Tiếng thịt đập vào nhau vang rền.Mụ Loan thì ngồi xuống cạnh đầu giường, giang rộng đùi, bắt An và Sơn, mỗi đứa phải thè lưỡi ra liếm mông, liếm lồn mình giữa lúc bị hai con gái cưỡi cặc.Bốn thân thể quằn quại thành một đống.Dịch nhầy nhụa văng tung tóe.Từng đợt, từng đợt,
Lam và Thiên ép bọn lính bắn tinh.Lam dập mạnh một cái, An gào lên câm lặng, cặc hắn phụt từng tia tinh trắng đục vào sâu trong tử cung phù thủy."

Ố...

Ố...

Ố...!"

Thiên cũng rên rỉ, khi cảm giác tinh khí Sơn nổ ra trong lồn cô ta, nóng hừng hực.Nhưng chưa xong.Mụ Loan búng tay – một vòng phép cưỡng bức xuất tinh bao lấy dương vật bọn họ."

Ra nữa!

Ra nữa!

Ra hết máu thì thôi!"

An trợn mắt.

Một cơn co giật đau đớn bóp lấy hạ thể, cặc hắn lại phụt tinh lần nữa, dù hắn đã bắn liên tục đến mức tinh trùng không còn trắng, mà chuyển sang màu hồng nhạt pha máu.Sơn thì chảy nước mắt, toàn thân run bắn, lưng cong lên vì cực khoái cưỡng bức.

Cặc hắn run rẩy, bắn từng giọt máu loãng lẫn tinh vào trong cơ thể Thiên.Lam thì cưỡi điên cuồng, tay cấu rách da ngực An, ngón tay móc vào miệng hắn, bắt hắn bú lồn, bú mông, bú nách, bú chân trong khi vẫn bị địt không thương tiếc.Thiên thì ghì cổ Sơn xuống, hôn lên miệng hắn, bắt hắn liếm lại nước dâm và tinh khí lẫn máu chảy ra từ hạ thể cô ta.Mụ Loan ngửa đầu, rên thành tiếng khi thấy cặc hai thằng lính co giật, run rẩy, bắn ra từng tia máu cuối cùng.Cuối cùng, An và Sơn gục xuống bất động, hai con cặc mềm oặt, đỏ lòm, méo mó, đầu khấc rỉ ra một thứ chất lỏng lợn cợn như hỗn hợp tinh dịch, máu và nước tiểu.Lam tặc lưỡi:
"Đồ yếu đuối."

Thiên ngồi xổm trên mặt Sơn, tè ra một bãi nước tiểu nóng hổi, dội thẳng vào mặt hắn.Mụ Loan vỗ tay.
 
Sự Trở Lại Của Ác Quỷ Dục Vọng
5


Trung úy Dũng và Binh nhì Hòa là nhóm tiếp theo tiến vào tầng hầm.

Súng trên tay, mặt nạ chống độc đã mở, mắt quét quanh phòng tối.Nhưng ngay khi Dũng đạp trúng bậc cầu thang, một bụp! –
Một làn khói hồng nổ tung, như bột mịn bắn thẳng vào mặt.Cả hai giật mình lùi lại.

Dũng quát:
"Đeo mặt nạ!

Nhanh!"

Nhưng đã quá trễ.

Chất khí ma thuật xâm nhập mũi, mắt, não họ chỉ trong chưa đầy hai giây.Thế giới trước mắt biến dạng.Có 6, 7 cô gái – mỗi người một vẻ đẹp riêngTất cả cùng khỏa thân, cùng cong người mời gọi.

Khe âm hộ đỏ ửng, bóng loáng nước.

Tiếng rên rỉ, gọi mời vang như gió rừng thổi vào tai."

Anh ơi... lại đây địt em đi..."

"Nhét cặc anh vào miệng em đi..."

"Cho em nuốt tinh của anh..."

Dũng choáng váng, mắt trợn trừng.

Cặc trong quần anh giật mạnh Hòa bên cạnh đã không chịu nổi.

Cậu ta vứt súng, quăng áo giáp, lao thẳng vào bầy đàn bà với con cặc cứng ngắt hồng tươi của mình.Dũng cố gào lên:
"Hòa!

Quay lại!

Đó là bẫy–!"

Nhưng miệng anh chỉ thốt ra vài tiếng vô nghĩa, rồi vô số bàn tay chụp lấy con cặc anh .con nhỏ trẻ nhất vồ lấy Dũng, bẻ gập anh xuống, một tay siết lấy cặc anh, vừa vuốt vừa liếm.Mụ trung niên thì cưỡi lên ngực Hòa, kẹp đầu cậu ta vào khe đùi ướt nhẹp, bắt cậu liếm lồn như chó.Bọn đàn bà còn lại cũng bu lấy:Một ả ngồi xổm lên mặt Dũng, ép háng ướt sũng đè vào miệng anh.Một ả khác bú cặc Hòa, vừa bú vừa bóp cặc, vắt ra từng giọt dịch trắng nhớp.Mỗi cái liếm, mỗi cái mút của những cái lưỡi dâm đãng những cái lồn ướt nhẹp đang chăm sóc nhiệt tình hai con cặc của những chàng chiến sĩ tinh nhuệ.Trong thực tại, Dũng và Hòa không đụng vào mỹ nữ nào cả.

Bọn họ đang liếm đất, nuốt côn trùng chết, ôm những cột nhà mục nát, tưởng rằng mình đang ôm đàn bà.Dũng dán miệng lên ống cống bẩn thỉu, mút lấy nước cống thối rữa như đang bú âm hộ tuyệt sắc.Hòa cắm mặt vào ổ rắn chết, ngoạm rễ cây nhầy nhụa mà cứ nghĩ đó là cặp vú mềm mại.Mụ Loan đứng trong bóng tối, cười nắc nẻ, phất tay:
"Chưa đủ!

Cho chúng xuất tinh đến khi chết luôn!"

ẦM!

Một luồng ma lực mới trút xuống.Cặc của Dũng và Hòa cứng như sắt nung, mạch máu phồng căng, đầu khấc đỏ như chín mọng.Bọn phù thủy ép họ xuất tinh liên tục:Mỗi lần đụng vào "thân thể đàn bà" (thật ra là phân, rác bẩn), tinh trùng lại bị vắt ra.Cứ mỗi ba giây, cặc lại giật mạnh, bắn phọt một đợt tinh đục.Hòa tru tréo:
"Aaaaaaa...

Địt mẹ...

Tao không chịu nổi nữa–!"

Dũng rên như bò bị chọc tiết, tay quờ quạng bấu vào bức tường liên tục rục rịch hông như đang địt điên loạn.Dòng tinh trắng đục cứ tuôn ra
Nhưng chúng không thể dừng lại.Mỗi lần nghĩ đã bắn hết, cơ thể lại bị kích thích mạnh hơn, lưỡi run rẩy, mắt trợn trắng, bắn thêm một đợt nữa.Tinh hoàn của Hòa xẹp lép, teo nhỏ như hạt nho khô.

Dũng thì ngã ngửa, toàn thân co giật ,cặc vẫn giật liên hồi trong tuyệt vọng.Lam và Thiên bước ra khỏi ảo ảnh, cười khoái trá.Lam đá vào cặc Dũng một cái:
"Vẫn còn sống à?

Xuất thêm cho tao!"

Thiên tát vào mặt Hòa:
"Chó đực, liếm sạch tinh mày bắn ra đi!"

Hai tên lính trần truồng, tơi tả, nước mắt giàn giụa, bò trên sàn nhà liếm chính tinh dịch và phân của mình.Mụ Loan chốt lại bằng một cái búng tay:Rắc!Một chiếc vòng cổ sắt lạnh lẽo bay tới, khóa vào cổ Dũng và Hòa.Từ nay, bọn họ chính thức trở thành nô lệ

☆Tổ đội 3 – hai người lính đặc nhiệm – Hải và Nam, bám sát nhau, tiến sâu vào căn nhà đang tối om.

Ánh đèn pin quét qua một dãy hành lang.

Đột nhiên, một luồng sương mỏng mờ như khói thuốc len lỏi dưới chân.Cửa trước mặt bọn họ két một tiếng, tự mở ra."

Tập trung!

Có bẫy!" – Dũng gằn giọng, tay xiết chặt khẩu súng.Hai người bước vào.

Đó là một căn phòng lạ lùng – toàn bộ bốn bức tường đều là gương.

Không chỉ thế, cả trần nhà và sàn nhà cũng phủ kín gương.Ánh đèn pin phản chiếu thành vô số tia sáng, khiến đầu óc quay cuồng.

Rồi… những vệt mờ trong gương bắt đầu chuyển động.Từ từng tấm gương, những người phụ nữ trần truồng chui ra –
Không một mảnh vải, thân hình bốc lửa, da thịt ngọc ngà, đôi mắt như hun như đốt.Có cô gái nhỏ nhắn, ngực căng mọng.Có phụ nữ trưởng thành, đẫy đà như mồi chín.Có thiếu phụ mới sinh, thân thể mỡ màng, mùi dâm dục ngào ngạt.Có cả mấy cô tóc bạch kim, mắt đỏ như ma, nhưng vẻ đẹp dâm loạn không thể kháng cự.Dũng và Nam chưa kịp phản ứng.

Một luồng khí nóng phả vào mặt họ.

Thứ khí ấy như một luồng thuốc kích dục, nện thẳng vào não khiến cặc của 2 người cứng lên thấy rõ "Khốn... mẹ...!" – Hải nghiến răng, cố giơ súng bắn – nhưng cơ thể vô lực con cặc dưới háng hắn thì cứng như thép, nổi lều to tướng trong bộ quân phục.Nam cũng chẳng khá hơn, mặt đỏ bừng, hai chân run rẩy,con cặc to dài đang đau nhứt vì không được giải phóng khói quân phục
Hai thằng đã hoàn toàn mắc bẫy.---Từng người đàn bà ảo ảnh áp sát.

Họ thè lưỡi liếm dọc từ cổ, ngực, bụng, rồi nút lấy con cặc cứng ngắc của hai người.Tiếng chụt chụt ướt át vang khắp phòng.

Nước miếng và dịch nhầy dâm đãng dính đầy gương, sàn nhà.Dũng bị một cô nàng tóc đen, vú to như trái bưởi, quỳ xuống mút lấy mút để.

Hai tay hắn nắm chặt bờ vai cô, miệng rên "Mẹ kiếp!

Mút nữa... mút mạnh nữa đi...!"

Nam thì ngã vật ra đất.

Ba cô gái bám lấy hắn.

Một con cưỡi lên mặt hắn, bắt hắn liếm lồn chảy nước của ả.

Một con ngồi xổm trên cặc hắn, tự nhún địt lấy địt để.

Một con mút lưỡi hắn đến nghẹt thở.Nam chỉ biết rên rỉ không thành lời.Mỗi lần xuất tinh, tinh trùng bị hút thẳng vào gương, bị thu hoạch như nước cam vắt.

Nhưng dục vọng lại không giảm – càng bắn ra càng bị thôi thúc mạnh hơn.---Thân thể bọn họ chảy mồ hôi đầm đìa.

Quần áo bị xé toạc, tay chân mềm nhũn.

Mỗi tấm gương lại nhô ra thêm một ả đàn bà khác – thân hình ngày càng cỡi truồng trơ trẽn, ngọt ngào hơn, kỹ thuật bú mút, cưỡi ngựa ngày càng điêu luyện.Dũng bị một bà chị tóc vàng vắt chân lên vai hắn, ép đầu cặc vào lỗ đít mình, bắt thọc địt không ngừng.Nam thì hoàn toàn bị đè nát bởi bốn, năm cô gái.

Cặc hắn bị thay phiên cưỡi liên tục, đéo đến nỗi thằng nhỏ phồng rộp lên, đỏ au như bị bỏng.Mỗi lần bắn ra, tinh dịch chảy thành dòng dưới háng.---Tiếng thét khoái lạc vang vọng khắp căn phòng.

Không còn tiếng súng, chỉ còn tiếng cặc đâm lồn, tiếng nước nhầy rớt lộp bộp trên gương, tiếng rên siết điên loạn.Cuối cùng, hai người lính đặc nhiệm gục xuống nền gương ướt đẫm tinh dịch và nước dâm,
Toàn thân co giật, thằng cặc xìu quặt, miệng thều thào như sắp chết khát.Gương cuối cùng lấp lánh.

Một bóng đen – chính là mụ Loan – hiện ra, cười gằn:> "Tinh trùng các ngươi... sẽ nuôi sống con ta... và triệu hồi chúa quỷ!"

Ánh sáng trong phòng nhấp nháy lần cuối.

Tổ 3 biến mất, chỉ còn lại những vệt trắng đục lấm lem mặt gương.
 
Back
Top Bottom