Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4650: Em gái ngươi



Dương Bách Xuyên đã từng tiếp xúc với Tiên nhân cấp bậc Tiên Vương hậu kỳ như thế này, thậm chí đã từng tiêu diệt được, nhưng sau khi người này xuất hiện, hắn cảm thấy có điều gì đó khác biệt, không giống với các Tiên vương khác, cảm giác ấy hơi quỷ dị khó mà diễn tả được.

Đúng lúc để chim răng cưa vương thử đối phó với đối phương, còn hắn sẽ bảo vệ rào chắn ở đây, đảm bảo cho Đông Phương Thiết Nhân và bốn người Lạc Dương có thể thuận lợi vượt qua rào chắn.

Còn về mấy kẻ thù Tiên Vương này, trong lòng hắn đã quyết tâm phải giết cho bằng được.

Không thể nào để phí phạm hai ngụm máu này.

Em gái ngươi, dám đánh lén ta, xem ta tính sổ với ngươi thế nào đây.

Trong lòng hắn nghĩ vậy nhưng vẫn không rời mắt nhìn, ai biết người này có còn đồng bọn hay không?

Nhưng lúc này, lúc chim răng cưa nhìn chẳm chằm vào người này, Dương Bách Xuyên cũng không lo lắng lắm, cho dù bây giờ có thêm đồng bọn xuất hiện, hai tay hắn đã ngưng tụ khí tràng thượng pháp, sẵn sàng xuất chiêu áp chế.

Lúc này, Đông Phương Thiết Nhan và Lạc Dương lần lượt xuất hiện.

Mà chim răng cưa thì đang phát động công kích mãnh liệt vào người mặc chiến giáp bạch y.

Gừ~

Chim rang cua vưong la hau due của manh thu đen từ Tieu Hồng Hoang, còn là vương giả của loài chim rang cưa, cộng thêm nhờ một giọt nước Sinh Mệnh của Dương Bách Xuyên làm cho huyết mạch của nó đã trở về nguồn cội, trở nên càng mạnh mẽ hơn. Mặc dù loài mãnh thú này không có cảnh giới tu luyện rõ ràng, nhưng vẫn có bản năng thiên phú và sự hung hãn.

Sau khi phát động công kích, sức mạnh của nó không thể coi thường. Dương Bách Xuyên nhìn đòn công kích của chim răng cưa vương này thì chắc chắn nó có thực lực cấp bậc Tiên Vương rồi, thậm chí khi bản năng hung hãn bùng phát còn mạnh mẽ hơn.

Lúc này, khi phát động công kích về phía người mặc chiến giáp bạch y, chim răng cưa vương bùng nổ khí thế dữ dội, toàn thân bộc phát lục quang, từng mảng lông vũ như lá cây nhìn có vẻ như biến hóa thực chất, trông rất rắn chắc.

Hai chân chim dưới bụng cường tráng như chân người lớn, móng vuốt mở rộng trông như bồ phiến, có ba ngón, mỗi ngón đều to bằng cổ tay trẻ em, phía trên phủ đầy lớp vảy màu xanh.

Móng vuốt sắc nhọn dài khoảng nửa thước, còn tỏa ra hàn quang, mang đến cảm giác nếu móng vuốt này cào xuống có thể cào nát tất cả mọi thứ, đích thật không thể coi thường.

Mo chim rang cua vưong dai khoang nua met, sac nhon, khi mo mieng gầm lên se xuất hiện hai hàng gai ngược trông như hàm răng, nhìn qua càng thêm hung hãn.

Trên đỉnh đầu, một bộ lông giống như vương miện còn ẩn hiện các hoa văn đang lưu chuyển, có thể là một loại thiên phú của nó.

Khi đối mặt với kẻ địch mặc chiến giáp bạch y, chim răng cưa vương gào thét lao thẳng tới, xoe rộng móng vuốt nhon định xe nat hắn ta thành mảnh nhỏ.

Trong chớp mắt, chim răng cưa vương và kẻ địch mặc chiến giáp bạch y lao vào chém giết nhau.

Mà kẻ địch mặc chiến giáp bạch y nhìn có vẻ cũng không phải là kẻ dễ đối phó, dù gì hắn ta cũng có tu vi thực lực là Tiên Vương hậu kỳ, mà trong cảm nhận của Dương Bách Xuyên, hắn ta không giống với Tiên Vương bình thường.

Khi nhìn thấy đoản kiếm xuất hiện trong tay người này, trong đầu Dương Bách Xuyên lập tức nghĩ đến từ "sát thủ".

Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của hắn.

Trang bị và thủ đoạn này thực sự có phần giống sát thủ.

Trong chớp mắt, trận chiến giữa hắn ta và chim răng cưa vương đã nổ ra.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4651: Đúng vậy



Mỏ chim dài sắc nhon của chim rang cưa vương lao tới đâm về phía người

này.

Nhưng người này chỉ đơn giản vung đoan kiếm trong tay ra.

Ầm ầm~

Sau tiếng nổ vang đó, đồng tử của Dương Bách Xuyên co rụt lại.

Nhưng không ngờ người mặc chiến giáp bạch y vung đoản kiếm trong tay và va chạm trực tiếp với mỏ chim của chim răng cưa vương, khiến chim răng cưa bị đánh bay ra xa.

Dương Bách Xuyên thấy rõ cảnh tượng này, hắn còn thấy chiếc mỏ nhọn của chim răng cưa có đốm lửa nhỏ b*n r*.

Dương Bách Xuyên đã từng thử nghiệm chiếc mỏ nhọn của chim răng cưa, độ cứng của nó có thể sánh ngang với như tiên khí thượng phẩm, nhưng không ngờ lại bị một kích của người mặc chiến giáp bạch y đánh bay ra ngoài.

Điều này cho thấy rõ ràng, chiến giáp trên người của người này có tác dụng gia trì, hơn nữa tu vi bản thân cũng rất mạnh mẽ, còn đoản kiếm trong tay ít nhất cũng là tiên khí cấp bậc thượng phẩm.

Sau một kích này, chim răng cưa vương trở chịu thua thiệt nên hung tính bạo phát, gầm lên một tiếng dài: Gừ~

Sau một khắc, nó lao tới như mũi tên mà không hề dựng lại chút nào.

Mặc dù chim răng cưa vương nhìn có vẻ đã chịu tổn thất, nhưng cũng không bị ảnh hưởng nhiều, mà ngược lại càng thêm hung bạo, khơi dậy bản năng mãnh thú.

Trong nháy mắt, nó đã chiến đấu với kẻ địch mặc chiến giáp bạch y một trận, lần này, chim răng cưa vương bùng nổ sức mạnh, mỏ chim và móng vuốt đồng thời tấn công, chỉ trong chốc lát đã gắt gao quấn lấy người mặc chiến giáp bạch y, dù muốn thoát thân cũng không thoát được.

Mà phía sau, bốn người Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương, Cảnh Xán và Tuyết Hương cuối cùng cũng hoàn toàn vượt qua rào chắn.

Đông Phương Thiết Nhân từ trên lưng chim răng cưa vương bước xuống, vừa bay đến trên người Dương Bách Xuyên vừa nhìn người mặc chiến giáp bạch y với sắc mặt nghiêm trọng, nói: "Xuyên Tử, hình như là sát thủ bạch ngân của Độc Cô gia~"

Trong lòng Dương Bách Xuyên hơi động, hỏi: "Nói thử xem, chuyện gì thế?"

Đông Phương Thiết Nhân hít một hơi sâu, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Trong bốn đại gia tộc của Tiên Thành Hỗn Loạn, Độc Cô gia chính là một gia tộc sát thủ, người bình thường không biết điều này nhưng mấy gia tộc chúng ta đều biết rất rõ."

"Sát thủ của Độc Cô gia có đẳng cấp rất nghiêm ngặt, bốn đẳng cấp từ đồng, thép, bạc đến kim tinh, mỗi cấp bậc sát thủ đều có tu vi thực lực khác nhau, càng lên cao thì tu vi càng mạnh, thủ đoạn cũng càng quỷ dị."

"Sát thủ cấp đồng thấp nhất có tu vi từ Hỗn Nguyên Đạo Tiên trở lên, cấp thép là Tiên Quân trở lên, cấp bạch ngân là Tiên Vương, cấp kim tinh là Tiên Đế."

"Nói chung, sát thủ của gia tộc Độc Cô chủ yếu hoạt động ở cấp đồng và thép, sát thủ cấp bạch ngân rất ít khi ra ngoài làm nhiệm vụ. Theo ta được biết, trong suốt vạn năm qua, sát thủ cấp bạch ngân chỉ ra tay làm nhiệm vụ tổng cộng ba lần."

'Lần đầu tiên là đi giết một Tiên Đế đến từ ngoại giới và thành công, lần thứ hai là đi giết một ma đầu, lần thứ ba là đi giết một mãnh thú hoang dã, cả ba lần đều chưa từng thất bại, thành công mỹ mãn."

"Do đó, sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô rất có danh tiếng, nghe đồn là gia tộc Độc Cô chỉ có tổng cộng bảy sát thủ bạch ngân, nhưng người đứng đầu nhóm này có lẽ ngươi không thể ngờ."

Dương Bách Xuyên nhíu mày: "Đừng úp mở nữa, nói nhanh lên."

Đông Phương Thiết Nhân hít sâu một hơi, vẻ mặt nghiêm trọng và nói: "Người thống lĩnh sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô, không ai khác chính là vị phong hào Tiên Quân của Độc Cô gia - Cửu Kiếm Tiên Quân."

"Một phong hào Tiên Quân thống lĩnh sát thủ cấp bậc Tiên Vương, hơn nữa những người này đều rất b**n th**, đều không thể nhìn nhận theo lẽ thường."

"Có tin đồn là sát thủ của gia tộc Độc Cô được nuôi dưỡng bằng núi thây biển máu, từ ba tuổi đã được đào tạo làm sát thủ, mười tuổi đã bị đưa vào chiến trường thế tục để chém giết, trước khi trưởng thành còn phải tự mình xông qua ba bí cảnh hiểm địa mới có thể trở thành sát thủ, nói chung là rất b**n th**."

"Còn sát thủ kim tinh cấp bậc Tiên Đế vẫn là một bí ẩn, không ai biết có bao nhiêu người, là ai ... , hình như bọn họ chưa bao giờ ra tay."

"Chiến giáp bạch ngân và mặt nạ bạch ngân bảo hộ chính là dấu hiệu của bọn họ. Bây giờ xem ra, vị phong hào Tiên Quân của gia tộc Độc Cô cũng đã đến vùng đất Nguyền Rủa. Ha ha, huynh có cơ hội khiêu chiến với một phong hào Tiên Quân rồi đấy, thế nào, có tự tin không?"

Đông Phương Thiết Nhân nói xong, lại trêu chọc Dương Bách Xuyên.

Lần này, sát thủ bạch ngân xuất hiện mới thực sự là cốt lõi.

"Khốn khiếp, thật sự coi trọng ta quá, vì mười vạn tiên thạch thượng phẩm mà lại huy động cả sát thủ bạch ngân." Dương Bách Xuyên lẩm bẩm chửi rủa.

Hắn vừa cảnh giác, vừa quan sát cuộc chiến giữa chim răng cưa vương và sát thủ bạch ngân kia, cũng chuẩn bị sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.

"Ha ha, ngươi đừng lo lắng quá, có thể người ta chỉ tiện tay muốn kiếm mười vạn tiên thạch thượng phẩm từ ngươi thôi. Sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô không phải là người dễ dàng gặp được, mỗi một người trong số bọn họ đều là những kẻ kiêu ngạo, có thể bọn họ đến vùng đất Nguyền Rủa vì lý do khác, còn nhắm vao chung ta co thể chỉ la tiện tay mà thôi." Đông Phương Thiết Nhân nói.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4652: Chắc chắn có chỗ đặc biệt



Dương Bách Xuyên nghe Đông Phương Thiết Nhân nói chuyện, cảm giác như tên này đang xúi giục mình vậy.

Một phong hào Tiên Quân đâu có dễ khiêu chiến như thế?

Chưa nói đến việc còn là một phong hào Tiên Quân lãnh đạo đội ngũ sát thủ cấp bậc Tiên Vương?

Chắc chắn có chỗ đặc biệt.

Liếc mắt nhìn Đông Phương Thiết Nhân một cái, Dương Bách Xuyên nói: "Đừng nói là phong hào Tiên Quân, chỉ riêng sát thủ Tiên Vương hậu kỳ trước mắt cũng là một kẻ khó nhằn, huống chi còn có bảy người, hy vọng những sát thủ khác không ở xung quanh chúng ta, nếu không vài người chúng ta khó mà ứng phó nổi."

"Để xem đã, đoán chừng, người trước mắt có thể chỉ là một kẻ hành động đơn lẻ, có lẽ trong mắt sát thủ bạch ngân này, một mình hắn ta đã đủ để đối phó với năm người chúng ta rồi."

"Tuy nhiên, theo lời đồn, sát thủ bạch ngân chưa bao giờ đi một mình, có lẽ Cửu Kiếm Tiên Quân và những người khác đang ở gần vùng đất Nguyền Rủa này. Xuyên Tử, chúng ta phải tốc chiến tốc thắng, giải quyết người này rồi đi chỗ khác, nếu không thật sự Cửu Kiếm Tiên Quân mang theo người đến, e là sẽ rất phiền phức, sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô không phải thứ dễ đùa đâu."

Lần này Đông Phương Thiết Nhân không còn vẻ đùa giỡn nữa, mà nói chuyện rất nghiêm túc.

Dương Bách Xuyên gật đầu tỏ ý đã hiểu.

Nhưng hắn cũng có thể nhìn ra được, lúc này chim răng cưa vương đang tấn công dữ dội, hoàn toàn áp đảo sát thủ trước mặt.

Bây giờ, nếu Đông Phương Thiết Nhân và những người khác đã thuận lợi vượt qua màn chắn thì cứ nhanh chóng tiêu diệt sát thủ Tiên Vương này thôi.

Lực lượng pháp tắc khí tràng trong tay Dương Bách Xuyên vẫn đang được tích tụ để chờ ứng phó, chỉ chờ một khe hở để ra tay.

Gào gào~

Từ xa, chim răng cưa vương liên tục gào thét, lúc đó còn đột nhiên vỗ mạnh vào lưng sát thủ bạch ngân, khiến sát thủ bạch ngân thổ huyết lăn ra ngoài.

Dương Bách Xuyên nheo mắt, biết thời cơ đã đến.

Chính là lúc này.

Dương Bách Xuyên tự nói với mình một câu rồi lập tức phi thân tới, hai tay giơ lên rồi giáng xuống tên sát thủ bạch ngân này.

Âm!

Sức mạnh khủng khiếp của trời đất như núi đổ đè nặng lên người sát thủ bạch ngân.

"A a a~"

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, tên sát thủ bạch ngân ở cấp bậc Tiên Vương hậu kỳ này trực tiếp bị đánh rơi từ giữa không trung.

"Bịch" một tiếng, hắn ta đập mạnh xuống đất, tạo thành một cái hố hình người rất lớn.

Dương Bach Xuyen phi than lao xuống.

Nhưng chim răng cưa vương nhanh hơn hắn, một ánh sáng xanh lóe lên, nó đã đáp xuống trên cái hố.

Ngay sau đó, một tiếng kêu thảm thiết vang lên.

"Chim răng cưa, dừng tay."

Dương Bách Xuyên vội vàng hét lên.

Hắn đã dùng một chiêu đánh trọng thương sát thủ bạch ngân, có thể chắc chắn đối phương đã mất khả năng chiến đấu.

Nhưng nếu chim rang cưa vương tiếp tục tấn công, chắc chắn tên sát thủ bạch ngân này sẽ mất mạng. Thế nhưng, Dương Bách Xuyên còn muốn hỏi đối phương một chút tình hình, như liệu Cửu Kiếm Tiên Vương có mặt ở đây không?

Tại sao lại tìm đến hắn gây phiền phức, v.v ... Dù gì cũng phải tìm hiểu một chút chứ?

Phía dưới, khi Dương Bách Xuyên lên tiếng thì chiếc mỏ dài nhọn của chim răng cưa vương đã đâm xuyên qua ngực sát thủ bạch ngân.

Dương Bách Xuyên cười khổ và nói với chim răng cưa vương: "Ngươi vội cái gì chứ, ta còn muốn hỏi hắn ta vài câu."

Toàn bộ sinh cơ của hắn ta đang nhanh chóng mất đi dưới sự tấn công mạnh của Dương Bách Xuyên và chim răng cưa vương.

Xuyên qua lớp mặt nạ, Dương Bách Xuyên thấy một đôi mắt lạnh lùng vô cảm, rất băng lãnh và vô tình, thậm chí không có chút sợ hãi nào khi đối mặt với cái chết, ánh mắt rất bình thản - một ánh mắt mà sát thủ nên có.

Càng như vậy thì càng chứng tỏ tên sát thủ này đáng sợ, không sợ chết, không tính toán cái giá phải trả để giết người, đó mới là điều đáng sợ nhất.

Dương Bách Xuyên nhìn hắn ta, hắn ta cũng nhìn lại Dương Bách Xuyên.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4653: Ngươi đã làm gì với ta?



Ngay sau đó, Dương Bách Xuyên lên tiếng: "Nói cho ta biết, tại sao các ngươi lại gây rắc rối cho bọn ta? Ngươi có phải là sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô không? Những người khác của các ngươi ở đâu?"

Ba câu hỏi liên tục được đưa ra.

Nhưng câu trả lời han nhận được chỉ là ánh mắt lạnh lùng của người này.

Hắn ta không nói một chữ nào.

'Nói cho ta biết thì ta sẽ cho ngươi một cái chết nhẹ nhang." Dương Bách Xuyên trầm giọng nói.

Lúc này, Đông Phương Thiết Nhân bước tới và nói: "Xuyên Tử, đừng phí sức, sát thủ của Độc Cô gia đều là những kẻ b**n th**, là những dã thú giết người vô tình, bất kỳ uy h**p gì đều không có tác dụng đối với bọn họ, bất cứ thủ đoạn tra tấn nào đối với bọn họ cũng chỉ như gãi ngứa, cứ giết luôn là xong, không hỏi được gì đâu."

Dương Bách Xuyên nhếch miệng: "Ha ha, ta không tin hắn không sợ sưu hồn."

Lúc nói xong câu này, Dương Bách Xuyên quan sát ánh mắt của đối phương, nhưng chỉ thấy một sự khinh miệt lộ ra trong ánh mắt của tên sát thủ bạch ngân này.

Còn Đông Phương Thiết Nhân thì nói tiếp: "Huynh nghĩ quá rồi, là Tiên nhân, lại còn là sát thủ thì sao có thể không nghĩ đến chuyện suu hồn? Trong thần hồn của bọn họ chắc chắn đều có bí pháp cấm chế, nếu sưu hồn, không những chẳng thu được gì mà còn có thể gây hại cho chính huynh."

Dương Bách Xuyên thấy khi Đông Phương Thiết Nhân nói câu này, ánh mắt của tên sát thủ này chợt lóe lên, lập tức biết Đông Phương Thiết Nhân đã nói đúng rồi.

Nhưng mà, hắn vô duyên vô cớ bị người này tập kích đến mức phải thổ huyết hai lần, nếu bỏ qua dễ dàng vậy thì trong lòng hắn sự thật không thoải mái.

Chẳng lẽ thật sự không có cách nào sao?

Đôi mắt của Dương Bách Xuyên xoay chuyển, ngay sau đó, ánh mắt hắn sáng lên, hắn đột nhiên nghĩ ra một cách.

Do chính la truyen thua cua Phu Kinh Tien De ma han vừa học được - Sinh Tử Phù Kinh.

Tử Phù Kinh là một loại phù rất quỷ dị, nhưng hắn rất muốn thử mà đang lo không có đối tượng để thử nghiệm.

Cũng không biết sát thủ bạch ngân của gia tộc Độc Cô có chịu nổi Tử Phù Kinh của Phù Kinh Tiên Đế không.

Nghĩ đến đây, Dương Bách Xuyên nhếch miệng cười rồi nhìn chằm chẳm sát thủ bạch ngân và nói: "Ta thật sự không tin tà, nhưng muốn thử xem."

"Huynh đừng phí công nữa~" Đông Phương Thiết Nhân lẩm bẩm.

Dương Bách Xuyên không thèm để ý đến lời lải nhải của Đông Phương Thiết Nhân, chỉ chăm chú nhìn sát thủ bạch ngân, nhưng thấy trong mắt đối phương lại xuất hiện sự khinh bỉ đầy giễu cợt.

Ngay sau đó, sát thủ bạch ngân nằm trên đất cười lạnh nói: "Tiểu tử, có thủ đoạn gì thì cứ dùng hết ra đi, nếu gia gia nhíu mày kêu một tiếng cầu xin tha thứ thì ta chính là tôn tử của ngươi, ha ha ha~"

Vừa dứt lời, hắn ta cười điên cuồng, dù đang trong trạng thái nửa sống nửa chết vẫn tỏ ra rất khinh thường Dương Bách Xuyên.

Lúc này, trong lòng Dương Bách Xuyên bừng bừng lửa giận.

"Tốt, tiểu gia ta sẽ cho ngươi nếm thử thế nào là thủ đoạn của tiểu gia. Cái danh 'tôn tử này ngươi chắc chắn phải nhận." Dương mỗ mang theo lửa giận nói

Vừa dứt lời, hai tay Dương Bách Xuyên kết ấn, ý niệm Nguyên Thần bắt đầu khắc Phù Kinh.

Trong nháy mắt, một đạo Tử Phù hoàn thành.

"Đi~"

Chỉ một tiếng quát nhẹ, một đạo quầng sáng bay vào trong cơ thể sát thủ bạch ngân, lóe lên rồi biến mất.

Sau khi Tử Phù nhập vào cơ thể sát thủ bạch ngân, khóe miệng Dương Bách Xuyên lập tức nhếch lên.

Nhiều sự việc, hoặc có thể nói là các thủ đoạn thần thông, nếu không tự mình nghiệm chứng thì rất khó biết được hiệu quả thực sự ra sao.

Nhưng lúc này, hắn đã cảm nhận được rõ ràng tình trạng sau khi Tử Phù nhập vào cơ thể sát thủ bạch ngân.

Phù do chính hắn khắc bằng Nguyên Thần và pháp lực của hắn, đương nhiên có sự cộng hưởng.

Hơn nữa, hắn có thể cảm nhận rõ Tử Phù sau khi nhập vào cơ thể đối phương đang làm gì.

So dĩ han no nụ cuoi là vì luc nay han đã hiểu được hiệu quả và uy lực của Tử Phù.

Sức tấn công của Tử Phù là sự hủy diệt, bắt đầu phá hủy từ bên trong cơ thể, chia thành hai phần là thân thể và tiên hồn.

Dương Bách Xuyên chưa từng nếm thử nên cũng không biết mức độ hủy diệt, nhưng lúc này lại rõ ràng cảm nhận được Tử Phù của mình sau khi vào cơ thể của sát thủ bạch ngân thì đã chia làm hai hướng.

Một đường thẳng tiến vào thức hải nhập vào Tiên Hồn, một đường khác thì lan tỏa khắp cơ thể và Tiến vào Đạo Nguyên.

Đối phương hoàn toàn không có chút khả năng chống đỡ, hoặc có thể nói lực lượng của Tử Phù miễn dịch với mọi sự kháng cự.

Trước đó, tên sát thủ bạch ngân còn kiên cường, khinh miệt, bây giờ lại gào thét thảm thiết, vẻ mặt đầy kinh hoàng, vì hắn ta biết cơ thể mình đã mất kiểm soát, một luồng sức mạnh từ sâu trong linh hồn đang phá hủy hắn ta.

"A a a a ngươi dừng tay lại! Dừng lại đi! Ta ... ta nói, ta sẽ nói hết mọi thứ!"

Chưa đầy hai phút, tên sát thủ này đã nhận thua.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy, Dương Bách Xuyên cũng cảm nhận rõ mọi chuyện xảy ra trong cơ thể đối phương, thậm chí hắn còn bị chính Tử Phù của mình làm cho kinh sợ.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4654: Nếu không sao lại gọi là Phù Kinh Tiên Đế?



Chỉ có Dương Bách Xuyên tự mình biết, tên sát thủ Bạch Ngân này bề ngoài nhìn không có việc gì, trên thực tế trong cơ thể lại xảy ra biến hóa cực lớn.

Các cơ quan nội tạng, bao gồm cả Đạo Nguyen trong co thể sat thủ này, đã bị đè ép mạnh mẽ và giảm xuống chỉ còn một phần ba kích thước ban đầu. Ngay cả Tiên Hồn cũng vậy, tất cả đều bị sức mạnh của Tử Phù đè ép không ngừng ...

Nếu tiếp tục đè ép nữa, Dương Bách Xuyên không biết có nổ tung hay không.

Trong tình huống này, hắn không biết đè ép có nổ tung hay không, nhưng chỉ cần hắn nguyện ý, trong lòng khẽ động là có thể nổ tung.

Điều đáng sợ là, mặc dù bị đè ép đến mức như vậy, nhưng tên sát thủ Bạch Ngân này vẫn còn sống một cách bình thường.

Mọi thứ trong cơ thể đều bị lực lượng Tử Phù đè ép, Dương Bách Xuyên không thể cảm nhận được đau đớn, nhưng nghĩ cũng có thể tưởng tượng ra, loại đau đớn này nhất định là vô cùng kh*ng b*.

Cho dù người này là sát thủ Bạch Ngân của gia tộc Độc Cô, cũng không chịu nổi loại đau đớn này.

Nếu không sao lại gọi là Phù Kinh Tiên Đế?

Phong hào Tiên Đế thượng cổ, con đường tu luyện cao nhất về phù chú, và nghiên cứu sâu về Phù Chú Sinh Tử.

Những thủ đoạn như thế này dùng để đối phó với một sát thủ Tiên Vương đã là dư dả, việc cầu xin cũng là điều bình thường.

Trong lòng Dương Bách Xuyên khẽ động, để lực lượng vận chuyển của Tử Phù dừng lại, lúc này, sự sống chết của tên sát thủ Bạch Ngân này hoàn toàn nằm trong một ý niệm của hắn, Dương Bách Xuyên cười lạnh nói: "Trả lời câu hỏi của ta, ngươi sẽ được chết một cách nhanh chóng, nếu không, ta sẽ khiến ngươi sống không được, chết cũng không xong."

"Đừng ... Ta nói, ta nói ~" Mồ hôi lạnh trên trán tên sát thủ Bạch Ngân chảy ròng ròng, trong mắt không còn vẻ khinh thường như trước nữa.

Mở miệng nói ra toàn bộ ...

Dương Bách Xuyên và Đông Phương Thiết Nhân nghe xong, cuối cùng cũng nhận ra rằng những suy đoán của bọn họ không sai lệch nhiều.

Theo lời của sát thủ Bạch Ngân này, quả thực các sát thủ cấp Bạch Ngân của gia tộc Độc Cô đã tiến vao vùng đat Nguyền Rủa, thậm chí đã vào từ một năm trước ...

Còn về việc tập kích mấy người bọn họ, là do vài ngày trước hắn ta nhận được tin nhắn từ gia tộc, biết được rằng thế lực của Vu Tôn đã treo thưởng cái đầu của Dương Bách Xuyên với giá mười vạn tiên thạch thượng phẩm, thứ những sát thủ như bọn họ kiếm chính là tiền nên tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.

Ban đầu, tên được gọi là lão Thất Tiên Vương này là từ vùng đất Nguyền Rủa đi ra để tới Hỗn Loạn Tiên Thành giết Dương Bách Xuyên, nhưng không ngờ giữa đường lại gặp nhau ở vực sâu Thiên Trảm, mục đích của hắn ta rất rõ ràng, không cần biết phải dùng phương pháp gì, chỉ cần giết được Dương Bách Xuyên là được.

Vì vậy mới có một màn mượn đao giết người, tập kích Đông Phương Thiết Nhân để hấp dẫn chim răng cưa lúc ban đầu, chỉ là hắn ta không ngờ cửa ải chim răng cưa này lại bị Dương Bách Xuyên hóa giải.

Một đường âm thầm quan sát, chờ đến khi Dương Bách Xuyên và những người khác vượt qua rào chắn, rồi tiếp tục đặt bẫy tập kích, nhưng không ngờ thực lực của con chim cưa mà Dương Bách Xuyên cưỡi lại vượt xa dự đoán của hắn ta, cuối cùng chính hắn ta lại rơi vào cái bẫy đó.

Sau khi nghe xong, Dương Bách Xuyên nheo mắt lại nói: "Vậy có nghĩa là ngươi đã nhận lệnh từ Cửu Kiếm Tiên Quân để một mình tới giết ta sao?"

"Đúng ... Đúng vậy ~" Lúc này, sát thủ đã thoi thóp.

"Nói cho ta biết, Cửu Kiếm Tiên Quân mang theo các ngươi vào vùng đất Nguyền Rủa là vì chuyện gì?" Dương Bách Xuyên nghĩ đến đường đường Cửu Kiếm Tiên Quân của gia tộc Độc Cô thống lĩnh bảy đại sát thủ cấp bậc Bạch Ngân, tu vi Tiên Vương tiến vào vùng đất Nguyền Rủa, nhất định không phải là chuyện nhỏ.

Đã ngươi gia tộc Độc Cô trêu chọc ta, sao có thể không đáp lễ được?

"Là ... Là vì tìm kiếm kho báu Hắc Hà ở vùng đất Nguyền Rủa ... "

Lời còn chưa nói hết, tên sát thủ Bạch Ngân này đã triệt để tắt thở.

Ngay sau đó, trong cơ thể người này phát ra một tiếng 'bùm' trầm đục.

Đông Phương Thiết Nhân trợn mắt há hốc mồm.

Ngây ngốc nhìn Dương Bách Xuyên hỏi: "Đây là thủ đoạn gì của huynh vậy?"

Đối với Đong Phương Thiet Nhan, tham chí bao gồm cả ba người Lạc Dương, Cảnh Xán và Tuyết Hương đều quá kinh ngạc.

Đường đường sát thủ Bạch Ngân của gia tộc Độc Cô, tu vi còn là cao thủ cấp bậc Tiên Vương hậu kỳ, ở trong tay Dương Bách Xuyên lại không chống đỡ nổi mấy phút đã khai báo, hiện tại còn hóa thành một đống tro bụi, tan thành mây khói.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4655: Vậy thì đi xem thử



Đông Phương Thiết Nhan không tin mot cưoc của han ta co uy lực lớn như vậy, chỉ có thể nói rõ thủ đoạn bức cung của Dương Bách Xuyên thật sự lợi hại.

Dương Bách Xuyên nhếch miệng không trả lời vấn đề này của Đông Phương Thiết Nhân, chuyện về Sinh Tử Phù Kinh hắn không định nói nhiều, mà là đang suy nghĩ câu nói cuối cùng trước khi chết của tên sát thủ này - kho báu Hắc Hà!

Mở miệng hỏi Đông Phương Thiết Nhân: "Kho báu Hắc Hà trong miệng tên sát thủ này là cái gì, huynh có biết không?"

Đông Phương Thiết Nhân gãi đầu nói: "Hình như trước kia đã từng nghe lão gia tử nói qua một lần, huynh chờ ta suy nghĩ một chút ... "

Vừa nói, Đông Phương Thiết Nhân vừa gãi đầu suy tư ...

Mà Dương Bách Xuyên thì thu hồi nhẫn trữ vật của sát thủ.

Đối với loại tiền tài phi nghĩa này, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua.

Hắn sắp xếp lại thông tin mà sát thủ đã kể trong đầu, theo lời tên sát thủ này, đội ngũ sát thủ Bạch Ngân do Cửu Kiếm Tiên Quân dẫn đầu, thật sự không coi hắn ra gì, cho nên sau khi nhận được truyền tin của gia tộc, chỉ phái ra tên sát thủ tên là Lão Thất này đến giết hắn, còn Cửu Kiếm Tiên Quân thì vẫn dẫn theo sáu vị cao thủ Tiên Vương hậu kỳ khác để có thể tiếp tục tìm kiếm kho báu Hắc Hà.

Rõ rang là han đã bị gia toc Độc Cô để ý đến bởi sự cám dỗ của phần thưởng mười vạn tiên thạch thượng phẩm từ thế lực Vu Tôn.

Đối diện với việc Cửu Kiếm Tiên Quân dẫn đầu đội sát thủ gia tộc Bạch Ngân đã nhắm vào mình, sớm muộn gì cũng phải đối đầu.

Nếu đã như vậy, đều đã tập trung đến vùng đất Nguyền Rủa, vậy chi bằng chủ động đi tìm bọn họ.

Hơn nữa, Dương Bách Xuyên cảm thấy rằng kho báu Hắc Hà mà Cửu Kiếm Tiên Quân đang tìm kiếm có lẽ là một kho báu không hề tầm thường.

Bây giờ chỉ cần xem Đông Phương Thiết Nhân có biết gì về nó không?

"Ta nhớ ra rồi ~" Đông Phương Thiết Nhân đột nhiên lên tiếng: "Lão gia tử từng nói, ở vùng đất Nguyền Rủa có một nơi vô cùng nguy hiểm, nói là có phủ đệ Yêu Vương thời Hồng Hoang còn sót lại, trong đó có động phủ Hắc Hà, là nơi ở của hung thú Sư Tử Thuy Tinh thời Hồng Hoang, đây là một truyền thuyết, luôn có người tìm kiếm, nhưng cho đến nay vẫn chưa ai tìm thấy.

Mà gia tộc Độc Cô có sát thủ, đã từng nhận một số nhiệm vụ không thể để người khác biết, nhưng cũng là nhiệm vụ bí mật, không chừng lần này Cửu Kiếm Tiên Quân nhận được chính là nhiệm vụ động phủ Hắc Hà.

Nếu tên sát thủ này đã nói ra, có lẽ họ đã tìm được manh mối. Nếu thực sự có thể tìm thấy động phủ Hắc Hà, chắc chắn sẽ có kho báu tồn tại ở đó. Lão gia tử từng nói, vùng đất Nguyền Rủa có Hắc Hà, và hung thú Sư Tử Thuỷ Tinh chính là vua của Hắc Hà, từng là một thế lực bá chủ trong thời đại Hồng Hoang. Bây giờ, Sư Tử Thuỷ Tinh có lẽ đã không còn, nhưng động phủ Hắc Hà chắc chắn vẫn còn.

Bên trong có kho báu gì thì không rõ, nhưng có một điều mà lão gia tử nói đã được luu truyền cho đen nay, đo là trong động phủ Hắc Ha có mạch khoang tiên thạch và rất có thể tồn tại tiên thạch cực phẩm.

Nếu có thể lấy được cực phẩm tiên thạch, sẽ là sự trợ lực lớn cho tu vi, vì nguyên lực của trời đất ẩn chứa trong tiên thạch cực phẩm không thể so sánh với sức mạnh ẩn chứa trong tiên thạch thông thường.

Quan trọng nhất là, ta nghĩ động phủ Hắc Hà chắc chắn có những bảo vật khác tồn tại, có lẽ chuyện về mạch khoáng chỉ là một cái cớ. Tiểu Xuyên Tử, sao chúng ta không đi xem thử?"

Đôi mắt của Đông Phương Thiết Nhân sáng rực khi nói điều này.

Dương Bách Xuyên thực sự không biết phải nói gì với tên Đông Phương Thiết Nhân này, gặp chuyện gì cũng không nghĩ đến hậu quả, ngược lại còn rất hào hứng.

Tuy nhiên, hắn đồng ý đề nghị này của Đông Phương Thiết Nhân.

Mấy người bọn họ tiến vào vùng đất Nguyền Rủa này, mục đích cuối cùng chính là vì tăng cường thực lực.

Nếu có một kho báu Hắc Hà tồn tại, hơn nữa còn có manh mối sẵn có, nếu không đi tìm xem thử thì chẳng phải là bỏ lỡ cơ hội một cách vô ích sao?

"Vậy thì đi xem thử ... "

Trong nhẫn trữ vật của tên sát thủ có một lá Truyền Tấn Phù.

Loại Truyền Tấn Phù này là công cụ liên lạc phổ biến giữa các tu sĩ, nhìn vào thấy có một điểm đỏ nhấp nháy, khoảng cách vẫn còn khá xa, có lẽ đó chính là vị trí của đám người Cửu Kiếm Tiên Quân.

Dương Bách Xuyên nói: "Đi thôi, chúng ta đi ngay, khoảng cách cũng không ngắn đâu."

Năm người cuoi chim rang cua bay len, truy tìm tung tích của Cửu Kiếm Tiên Quân, Dương Bách Xuyên cũng muốn chen một chân vào kho báu Hắc Hà.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4656: Nhớ đến hạ giới



Ngoài hơi thở tang thương ra thì vùng đất Nguyền Rủa không khác gì những nơi khác, nhìn từ trên cao xuống thì có núi có nước có rừng cây.

Nhưng hơi thở của vùng đất Nguyền Rủa thì hoàn toàn khác với bên ngoài.

Năm người Duong Bach Xuyen cuoi chim rang cua nen đi nhanh hơn, biển mây vô tận rất giống với hạ giới.

Nhớ đến hạ giới, Dương Bách Xuyên lại nhớ đến đệ tử Vân Môn. Hắn hỏi Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương: "Các ngươi nói muốn phi thăng từ Tu Chân giới lên đây cần bao lâu?”

Hắn đã phi thăng lên đây gần 3000 năm, lẽ ra đệ tử Vân Môn cũng phi thăng rồi mới đúng.

Đông Phương Thiết Nhân: “Này thì khó nói, không có thời gian cố định, phải dựa vào ngộ tính của cá nhân, cần phải hiểu được Ánh Quang Tiếp Dẫn. Ta nghe gia gia nói có người có khi cả đời cũng bị kẹt ở cảnh giới Phi Thăng."

Mọi người đều biết Dương Bách Xuyên phi thăng từ hạ giới nên biết hắn lo lắng cho đệ tử người thân ở hạ giới.

"Xuyên Tử, thuận theo tự nhiên thôi. Đây là quy tắc của Thiên Đạo, không có cách nào khác, đến lúc sẽ tự phi thăng thôi, chỉ là thời gian dài ngắn khác nhau. Bây giờ vẫn còn sớm, huynh mới đến Tiên giới được bao năm? Đối với tiên nhân thì vung tay một cái là qua." Đông Phương Thiết Nhân nói.

Dương Bách Xuyên gật đầu, thật ra hắn cũng hy vọng người thân bạn bè ở Vân Môn phi thăng muộn tí thì càng tốt.

Mỗi người đều có cơ duyên riêng của mình, hắn không can thiệp được vào chuyện này.

Còn hắn, hắn sẽ cố gắng củng cố tăng lên tu vi, đến lúc đó cho dù muốn đi tìm đe tử Van Mon thì cung co thực lực để đi tìm. Phi Thang Trì không cố định hơn nữa thời gian phi thăng của mỗi người đều khác nhau, nên chắc chắn lúc phi thăng, đệ tử Vân Môn sẽ không ở cạnh nhau.

Đây cũng là con đường riêng của mỗi người bọn họ sau khi phi thăng, là phúc là họa chỉ có thể dựa vào chính mình.

Tuy hắn rất lo nhưng thật sự không còn cách nào khác, chỉ có thể khiến tu vi thực lực của bản thân không ngừng mạnh lên.

Hiện tại thì hắn biết mình đang nghĩ nhiều.

Quan trọng nhất vẫn là vượt qua được con đường rèn luyện ở vùng đất Nguyen Rủa lần này.

Không nói đến người thân bạn bè ở Vân Môn, chỉ nói đến chính hắn ở Tiên giới cũng đang gặp nguy hiểm.

Hắn chọc phải thế lực Vu Tôn, kẻ địch tương lai là người đứng đầu Tiên giới. Với tu vi hiện tại của hắn, nếu thế lực Vu Tôn thật sự phái người ra tay thì kiếp nạn của hắn chính thức bắt đầu.

Cho nên Dương Bách Xuyên biết bây giờ mình phải làm gì.

Vùng đất Nguyền Rủa có sát thủ của Độc Cô gia, có tiên quân phong hào, có manh mối của bảo tàng Hắc Hà, vừa là phúc vừa là họa của hắn, đồng thời cũng là cơ hội tăng lên tu vi thực lực của hắn.

Bảo tàng Hắc Hà trong truyền thuyết sẽ không giống bình thường, nếu không tại sao Cửu Kiếm Tiên Quân lại dẫn theo toàn bộ sát thủ bạch ngân của Độc Cô gia xuất quân?

Hiển nhiên nơi này có thứ gì đó thu hút bọn họ.

Với tình hình hiện tại, chắc chắn hắn sẽ đụng độ với Độc Cô gia. Thực sự hắn cũng không quan tâm chuyện này lắm, bọn họ cũng muốn đến bảo tàng Hắc Hà để thử vận, nhỡ có cơ duyên thì sao?

Tu vi Tiên Quân sơ kỳ vẫn còn kém xa lắm, hắn cần hiểu được cảnh giới, tu luyện các mặt khác nhau.

Cũng không biết vùng đất Nguyền Rủa rộng đến mức nào, dù sao từ phù truyền tin, bọn họ còn cách Cửu Kiếm Tiên Quân rất xa. Nhưng cũng không nóng nảy, chỉ cần có phù truyền tin trong tay, sớm hay muộn cũng sẽ tùm được.

Phi hành nên tốc độ rất nhanh, cưỡi chim răng cưa xuyên qua chân trời rất oai phong, nhưng cảm giác oai phong này cũng không duy trì được lâu.

Rắc ~

Dương Bách Xuyên gầm lên, chim răng cưa vương cũng phát ra tiếng kêu lo

sợ.

Đông Phương Thiết Nhân lên tiếng: "Không xong, là cơn lốc lôi vân, chúng ta nhanh xuống ... "

“Âm ầm ầm!"
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4657: Nhưng hắn lại coi



Đông Phương Thiết Nhân còn chưa nói xong thì trời đất biến động.

Mây gió từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn tụ lại, sấm sét ầm ầm trong may đen, cơn lốc cường đại xoay tròn cuốn năm người bọn họ vào trong.

Vốn dĩ bọn họ lựa chọn phi hành vì cho rằng không trung của vùng đất Nguyền Rủa sẽ yên bình như hạ giới, cũng không phát hiện dị thường.

Kết quả hiện thực lại hoàn toàn ngược lại với những gì họ đoán.

Không phải không có vấn đề, mà là có vấn đề lớn.

Ai mà ngờ được không trung sóng yên biển lặng lại đột ngột xuất hiện gió lốc lôi vân chứ?

Dưới cơn lốc loi van, ca nam người va chim rang cua deu bị cuon vao bên trong.

Đây chính là sức mạnh của thiên nhiên, dưới sức mạnh này, không ai có thể phản kháng được.

Bọn họ chưa kịp nghĩ nhiều đã bị cuốn vào trong, trời đất quay cuồng kèm theo tiếng gào thét của chim răng cưa.

Dương Bách Xuyên chỉ có một suy nghĩ là mình sẽ bị cuốn đến đâu.

Là phúc hay họa đây.

Đáy lòng hắn nảy sinh sự sợ hãi với sức mạnh của thiên nhiên.

Tiên nhân thì sao chứ, dưới sức mạnh của thiên nhiên thì không hề có sức phản kháng.

Một con lốc lôi vân cũng đủ hủy diệt cả đoàn bọn họ.

Đây là sức mạnh của thiên địa, Dương Bách Xuyên lĩnh ngộ pháp tắc khí tràng, vận dụng khí tràng để mượn sức mạnh của thiên địa, hạ gục Tiên Vương trong chớp mắt.

Nhưng cơn lốc cũng biến mất rất nhanh, chẳng mấy chốc gió mây xung quanh đã biến mất không thấy.

Dương Bách Xuyên lại cảm thấy như bị rút cạn sức lực, cực kỳ mệt nhọc. Sau khi lực lượng này tiêu tán, mí mắt của hắn díu lại, hoàn toàn chìm vào trong bóng đêm.

Cũng không biết qua bao lâu, Dương Bách Xuyên cảm thấy mặt mình hơi ướt, trong cơn mơ hồ, hắn nhìn thấy một nữ tử đang hôn lên mặt mình.

Người nào đó vô thức đáp lại.

Kết quả Dương Bách Xuyên nhận thấy hương vị trong miệng có hơi không thích hợp, vừa mặn vừa chua.

Hương vị hôn môi không phải như vậy.

Tư duy của hắn tỉnh táo lại hơn nhiều, tầm nhìn cũng rõ hơn.

Sau đó hắn cũng nhìn thấy rõ khuôn mặt của nữ tử ấy.

"Mẹ ơi!"

Dương Bách Xuyên ngồi bật dậy, trừng mắt nhìn chim răng cưa vương.

Tiếp đó hắn điên cuồng phun ra.

CMN đây không phải tiên nữ đang thân mật với mình, mà là chim răng cưa vương l**m mặt hắn.

Thảo nào hương vị quái quái, hiển nhiên nước bọt của chim răng cưa vương khác với tiên nữ rồi.

Nhìn vẻ mặt vô tội của chim răng cưa vương, Dương Bách Xuyên thật sự không thể mắng nó, bởi vì hắn biết sau khi hắn ngất xỉu, chim răng cưa vương l**m hắn để đánh thức hắn.

Hắn không nhìn thấy đám Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương.

Phóng tiên thức ra xa nhưng lại phát hiện không sử dụng được, chỉ nhìn thấy vô số đồi núi thấp bé trải dài, phập phồng lên xuống.

Dương Bách Xuyên hỏi chim răng cưa vương: "Những người khác đâu rồi?"

"Gào gào." Chim răng cưa vương lắc đầu tỏ vẻ không biết.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4658: May mà bị cuốn vào trong gió lốc



Một cơn gió to thổi bay mọi người, hắn và chim răng cưa vương ở bên nhau còn đỡ lo, Dương Bách Xuyên chỉ lo lắng cho Tuyết Hương và Cảnh Xán.

Hắn không quá lo cho Lạc Dương và Đông Phương Thiết Nhân, bởi vì tu vi của hai người này đều là Tiên Vương sơ kỳ, cũng không phải là Tiên Vương bình thường.

Đông Phương Thiết Nhân là độc đinh của gia tộc Đông Phương, gia gia của hắn ta là phong hào Tiên Đế, hắn không tin Đông Phương Thiết Nhân không có thủ đoạn giữ mạng.

Tuy trong cơ thể Lạc Dương có ý thức Thần Ma, không ổn định lắm nhưng sự tồn tại của ý thức Thần Ma khiến nàng ta không giống người thường, vào thời khắc nguy cấp, ý thức Thần Ma sẽ xuất hiện.

Còn Tuyết Hương và Cảnh Xán, Tuyết Hương là yêu tu đặc thù, cường đại hơn Cảnh Xán. Cả hai đều là Tiên Quân sơ kỳ, nhưng Cảnh Xán là Nhân tộc nên yếu ơn.

Dương Bách Xuyên rất lo lắng cho hai người bọn họ.

Cũng không biết bốn người bọn họ bị cuốn đến nơi nào.

May mà bị cuốn vào trong gió lốc nhưng hắn không bị thương, tương đương với việc những người khác cũng không sao.

Nhưng dù sao đây cũng là vùng đất Nguyền Rủa, nhiệm vụ hàng đầu là tìm được bốn người bọn họ.

Dưong Bach Xuyen noi voi chim rang cưa vương: "Rang Cưa Vương, bay thấp một chút để tìm kiếm bốn người bọn họ."

"Gào gào ... "

Hắn không dám phi hành trên không trung, bởi vì bên trên vạn dạm tầng mây có cơn lốc lôi vân, nơi này quá quỷ dị, vẫn nên để chim răng cưa vương bay đi tìm.

Dù sao nó cũng là hung thu Hồng Hoang, ở phương diện cảm nhận nguy hiểm thì nhạy bén hơn nhân loại nhiều.

Còn hắn thì tìm kiếm dưới mặt đất, hắn tin chắc mấy người bọn họ cũng không cách quá xa.

Địa hình nơi này đều là đồi nui thấp bé, trông như những nấm mồ, hắn cảm thấy nơi này giống hệt trận pháp mê cung, quá kỳ quái.

Liếc mắt là đồi nui trải dài mênh mông vô tận, muốn tìm người cũng không dễ dàng.

Dương Bách Xuyên cười khổ, bọn họ vừa mới vào đây không lâu đã bị tách ra.

Nhưng từ giờ trở đi, Dương Bách Xuyên cũng bắt đầu nổi lên tính cảnh giác. Bởi vì từ khi bước vào nơi này, dù do con người hay chỉ là biến cố bất ngờ, nơi này cũng được gọi là vùng đất Nguyền Rủa, chắc chắn không yên bình như bề ngoài, ngược lại tràn ngập nguy hiểm.

Hơi sơ ý sẽ chết nên Dương Bách Xuyên không thể không cẩn thận.

Bây giờ hắn chỉ hy vọng có thể tìm được đám Lạc Dương, sau đó tiếp tục đuổi theo dấu chân của Cửu Kiếm Tiên Quân, tìm được bảo tàng Hắc Hà, cầu một phần cơ duyên.

Đây cũng là mục đích vào đây của bọn họ, vì rèn luyện, vì tăng lên tu vi.

Khi hắn vượt qua một ngọn núi, đột nhiên cả người căng chặt, nheo mắt lại nhìn chằm chẳm về phía trước. Có thứ gì đó đang đến gần, không khí dao động có biến hóa.

Quả nhiên ngay sau đó trước mắt lóe lên, một bóng người đột ngột xuất hiện như bước ra từ trong không khí, mang theo âm phong.

Dương Bách Xuyên định tung ra một chưởng, đột nhiên nghe thấy một giọng nói cung kính.

"Mạt tướng bái kiến chủ thượng."

Lúc trước Mông Điềm và Tuyết Hương cùng tìm kiếm hắn, kết quả Tuyết Hương bị con trai của Vu Tôn bắt đi đấu giá ở chợ đen. Theo lời của Tuyết Hương thì sau khi bị thương nặng, Mông Điềm đã mất tích, nhưng tuyệt đối vẫn còn ở Tiên Vực Hỗn Loạn.

Bởi vậy Dương Bách Xuyên phái một đội quân Qủy Tiên đi tìm, chỉ cần Mông Điềm vẫn còn ở Tiên Vực Hỗn Loạn thì chắc chắn có thể tìm được.

Chẳng qua hắn không ngờ nháy mắt đã mười mấy năm.

Bây giờ nhìn thấy Qủy Tiên đầu tiên xuất hiện, Dương Bách Xuyên thở phào nhẹ nhõm, hắn tin tưởng Qủy Tiên liên hệ với hắn, tức là đã có ti tức của Mông Điềm.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4659: Sinh thời các Qủy Tiên



Nhưng đây là vùng đất Nguyền Rủa của Tiên Vực Hỗn Loạn, chẳng lẽ Mông Điềm cũng ở đây?

Nghĩ vậy, Dương Bách Xuyên phất tay nâng tên Qủy Tiên này dậy: “Đứng lên nói, có phải đã có tin tức của Mông Điềm rồi hay không?"

“Chủ thượng anh minh, đúng là chúng ta đã tìm được tung tích của đại soái, nhưng thuộc hạ vô dụng, không cứu được đại soái. Lúc ấy hơn trăm người chúng ta đi ra ngoài, thông qua cảm ứng với đại soái và đuổi đến vùng đất Nguyền Rủa, cuối cùng cũng tìm được ngài ấy.

Nhưng chúng ta phát hiện đại soái đã bị người điều khiển, chúng ta muốn nghĩ cách cứu giup nhưng không phải đối thủ của đối phương, cuối cung toàn quân bị diệt, chỉ có 5 người chạy thoát. Chúng ta tách ra trốn, chỉ có thuộc hạ may mắn trốn được một kiếp.

Thuộc hạ định trở về Tiên Thành Hỗn Loạn báo tin cho chủ thượng, nhưng hôm qua nhận được hơi thở của ngài nên đã chạy đến đây, cuối cùng cũng gặp được ngài."

Nói đến đây, tên Qủy Tiên này hơi run rẩy, nghẹn nào nói. Tuy Qủy Tiên không có máu thịt, không khóc ra nước mắt được, nhưng Dương Bách Xuyên biết nếu Qủy Tiên có máu thịt, chắc chắn bây giờ đã nhòe nước mắt.

Hắn hiểu được Qủy Tiên này, sinh thời là quân Đại Tần, sau chết dùng hồn phách trấn thủ thành Đại Tần, cuối cùng hắn gặp được Mông Điềm, truyền thụ Phong Đô Quyết, giúp các quân sĩ Đại Tần tiến vào quỷ đại. Sau đó bọn họ rời khỏi thành Đại Tần, tiến vào Tu Chân giới rồi đến Tiên giới gặp lại hắn, dọc đường đi chỉ còn lại 3000 quân.

Sinh thời các Qủy Tiên là đồng đội của nhau, về tình cảm hiển nhiên vô cùng bền chắc. Đừng nói bị tiêu diệt trăm người, cho dù mất đi một người cũng khiến bọn họ khó chấp nhận.

Duong Bach Xuyen vo vao ba vai cua Quy Tien, truyen nguyen than cho han ta, khiến Qủy Tiên bình tĩnh lại, giúp vết thương của hắn ta phục hồi lại.

Bây giờ tu vi nguyên thần của Dương Bách Xuyên rất cường đại, chữa thương cho một Qủy Tiên cấp Kim Đan chỉ là chuyện nhỏ.

Sau khi Qủy Tiên khôi phục lại, Dương Bách Xuyên hỏi: "Là ai đối phó các ngươi? Tình huống của Mông Điềm là sao, đừng vội, từ từ nói cho ta. Có ta ở đây, ta sẽ chống lưng cho các ngươi, đòi lại công bằng cho các huynh đệ."

Ở trong lòng Dương Bách Xuyên, đám Qủy Tiên này cũng có một địa vị rất quan trọng. Bọn họ cùng đến từ Địa Cầu, cũng là tướng sĩ Đại Tần tu quỷ đạo, có thể đi đến Tiên giới đều không dễ dàng gì, thiếu một người cũng gây ra tổn thất nặng nề cho binh tướng Qủy Tiên.

Bây giờ hắn nghe thấy tiểu đội trăm người bị hủy diệt gần hết, tìm được Mông Điềm nhưng lại bị người điều khiển.

Rốt cuộc là kẻ đáng chết nào làm?

Vậy mà lại điều khiển được Qủy Tiên cấp Hỗn Nguyên như Mông Điềm?

Đồng thời cũng g**t ch*t tướng sĩ Qủy Tiên của hắn.

Sau khi bình tĩnh lại, Qủy Tiên nói: "Bẩm chủ thượng, kẻ điều khiển đại soái tự xưng là Nhiếp Hồn lão tổ, tu luyện công pháp cực kỳ âm u, phát ra hơi thở còn tối tăm hơn Qủy Tiên chúng ta gấp mấy trăm lần. Thủ đoạn tấn cộng cực kỳ quỷ dị, bị lão ta đánh trúng sẽ hồn phi phách tán, quỷ hồn bốc cháy. Lúc chúng ta tìm được đại soái, ngài ấy đi bên cạnh Nhiếp Hồn lão tổ, nhìn bộ dáng y hệt con rối.

Hơn nữa phần lớn các huynh đệ đều bị đại soái chém giết, khi ấy thuộc hạ chỉ nghe thấy Nhiếp Hồn lão tổ ra lệnh cho đại soái giết sạch chúng ta. Khi ấy đại soái đã ra tay g**t ch*t chúng ta, lúc quỷ hồn tản ra, Nhiếp Hồn lão tổ còn há mồm cắn nuốt lực quỷ hồn của các huynh đệ."

Nghe xong, sắc mặt của Dương Bách Xuyên cực kỳ nặng nề tối tăm.

Theo lời kể của Qủy Tiên, hắn có thể kết luận Nhiếp Hồn lão tổ tu con rối chi đạo, còn tu vi cảnh giới thì không biết. Dù sao Qủy Tiên này cũng là là Kim Tiên, không nhìn ra được tu vi của đối phương.

Nhiep hồn lao tổ ~

Dương Bách Xuyên khắc ghi cái tên này.

Sau đó hỏi: "Bây giờ Nhiếp Hồn lão tổ ở đâu?"

"Bẩm chủ thượng, không xa lắm, cách đây năm trăm dặm, bây giờ thuộc hạ vẫn cảm nhận được hơi thở của đại soái." Qủy Tiên đáp.

"Ngươi tên à gì?" Dương Bách Xuyên hỏi tên Qủy Tiên.

Quỷ Tiên: "Thuộc hạ tên là Ngưu Tiểu Tứ."

"Tiểu Tứ, dẫn ta đi tìm Nhiếp Hồn lão tổ, chúng ta cứu Mông Điềm trước đã rồi tính." 500 dặm cũng không quá xa, cứu Mông Điềm trước rồi tính tiếp.

Còn bốn người Đông Phương Thiết Nhân và Lạc Dương, có khi bốn người bị cuốn ở bên nhau cũng nên. Cho dù không ở cạnh nhau, chắc hắn cũng sẽ không xảy ra chuyện, chờ cứu Mông Điềm xong thì quay lại tìm bốn người bọn họ.

So hai bên thì Mông Điềm gặp nguy hơn, theo lời Ngưu Tiểu Tứ thì Mông Điềm đã bị thao tác thành con rối.

Đang định triệu hoán chim răng cưa vương thì phía chân trời truyền đến tiếng kêu của chim răng cưa vương.

"Gào ~"

Dương Bách Xuyên phát hiện chim răng cưa vương đang bay xung quanh cách đây một cây số.

"Đi, chúng ta qua đó xem."

Dương Bách Xuyên nói với Ngưu Tiểu Tứ, có vẻ chim răng cưa vương đã tìm được đám Lạc Dương hoặc một trong số đám người Lạc Dương.

Chẳng mấy chốc Dương Bách Xuyên và Ngưu Tiểu Tứ đã chạy đến chỗ chim răng cưa vương.

Từ xa nhìn thấy được ba người.

Đông Phương Thiết Nhân, Lạc Dương và Tuyết Hương.

Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ, xem ra bốn người bọn họ ở bên nhau, nhưng đếm kỹ lại thì thấy thiếu Cảnh Xán.

Điều này khiến hắn vô cùng lo lắng, bởi vì Cảnh Xán là người có tu vi yếu nhất trong số bọn họ.

Đông Phương Thiết Nhân vội nói: "Sau khi bị gió lốc cuốn đi, chúng ta không ở chung một chỗ. May có chim răng cưa dẫn đường chúng ta tụ lại đây. Huynh dừng lo, chúng ta đều cách nhau không xa, có lẽ Cảnh Xán ở gần đây thôi, chúng ta cùng đi tìm xem."

Dương Bách Xuyên ra lệnh cho chim răng cưa vương tiếp tục tìm kiếm. Dựa theo vị trí rơi của bọn họ, chắc hẳn sẽ không cách quá xa.

“Gào gào ... ”

Trên phía chân trời, chim răng cưa vương lại thét dài, lần này bay về phía xa: “Chúng ta cùng đi theo xem, chắc hẳn chim răng cưa vương đã tìm được Cảnh Xán."
 
Back
Top Bottom