Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 270



Có tờ công thức luyện đan Bồi Nguyên đầu tiên, Dương Bách Xuyên cũng vững lòng hơn. Nếu không, rõ ràng là anh không có công thức điều chế đan Tiểu Bồi Nguyên nhưng người khác lại tưởng anh có, còn muốn đuổi giết anh cướp công thức điều chế, thế thì quá lỗ!

Sau đó anh đọc công hiệu của đan Bồi Nguyên thì phát hiện nó chỉ là một loại đan dược dùng cho người tu chân cấp bậc Luyện Khí kỳ, anh lấy bừa một loại công thức luyện đan ra cũng tốt hơn công thức điều chế đan Bồi Nguyên của Tư Không Nguyên.

Tuy nhiên, công thức luyện đan Bồi Nguyên này của Tư Không Nguyên cũng chỗ tốt, đó là có thể tìm được linh dược điều chế trên trái đất. Đối với Dương Bách Xuyên mà nói, đây là một công thức luyện đan thực dụng.

Công thức luyện đan thứ hai có tên đan Tôi Thể, là một loại công thức luyện đan dùng để rèn luyện cơ thể và hồn phách, cũng phù hợp với người tu chân có tu vi Luyện Khí kỳ.

Sau khi đọc xong, Dương Bách Xuyên nảy ra một ý: nếu như đan dược này được điều chế ra thì chính là đồ tốt đối với võ cổ giả, bởi gì người luyện võ chú trọng rèn luyện thân thể.

Anh nghĩ rằng mình có thể điều chế ra, sau đó dùng nó để chiêu mộ võ cổ giả gia nhập thế lực của mình. Anh tin rằng một khi đan Tôi Thể xuất hiện, nhất định sẽ trở thành vật báu vô giá đối với võ cổ giả khiếm khuyết truyền thừa nghiêm trọng, là công cụ thích hợp nhất để chiêu mộ dụ dỗ đám c* li, đàn em.

Linh dược cần thiết để điều chế đan Tôi Thể cũng có thể tìm được trên trái đất.

Dương Bách Xuyên mở công thức luyện đan thứ ba ra, tức thì sắc mặt đỏ bừng. Đối với anh mà nói, đây là công thức luyện đan bổ thận tráng dương có cũng được mà không có cũng chẳng sao.

Bởi vì công thức luyện đan này tên là đan Tinh Long, nói trắng ra là đan dược tăng cường sinh lý nam giới. Trên đó ghi chú đây là đan dược dùng cho người tu chân tu luyện công pháp song tu.

Dương Bách Xuyên cảm thấy mình không cần loại đan dược này, nhưng ngẫm lại thì có thể kiếm tiền, hơn nữa nó còn là đan dược tuyệt vời đấy. Điều quan trọng là linh dược luyện chế đan Tinh Long có yêu cầu cực thấp, có thể nói là chi phí rẻ bèo.

Nếu anh luyện chế ra rồi bán cho những thương nhân giàu có cần nó, thì chắc chắn có thể kiếm bồn đầy bát.

Mặc dù công thức điều chế rượu Cố Nguyên mà anh đưa cho Lưu Tích Kỳ cũng có công hiệu tăng cường sinh lý nam giới, nhưng không phải công hiệu chính. Công hiệu chính của rượu Cố Nguyên là bổ sung khí huyết cho cơ thể, có thể nói là rượu thuốc Đông y.

Còn đan Tinh Long thì chuyên nhằm vào năng lực trên phương diện nào đó của đàn ông, thế nên Dương Bách Xuyên cho rằng dùng để kiếm tiền là tốt nhất.

Tư Không Nguyên là luyện đan sư ở Sơn Hải Giới gì đó, vậy mà chỉ cho ba công thức luyện đan dành cho tu vi Luyện Khí kỳ, Dương Bách Xuyên cảm thấy hắn quá keo kiệt.

Anh bày tỏ suy nghĩ của mình với sư phụ nhưng lại bị sư phụ Vân Thiên Tà mắng: "Thằng nhóc thúi, con tưởng công thức luyện đan và luyện đan sư là cải trắng chắc? Nói thật cho con biết nhé, ở thế giới tu chân rộng lớn, công thức luyện đan là đồ hiếm và luyện đan sư là nghề hiếm đấy.

Chắc hẳn Tư Không Nguyên là luyện đan sư của tiểu thế giới này, có được ba công thức luyện đan đã là tốt lắm rồi. Con đừng tưởng vi sư truyền lại cho con hàng trăm hàng ngàn công thức luyện đan thì cho rằng công thức luyện đan là cải trắng.

20230303113132-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 271



Anh chỉ có thể luôn miệng đảm bảo với sư phụ là mình nhất định sẽ cố gắng tu luyện, không phụ sự kỳ vọng của sư phụ, dỗ dành ông vui vẻ hồi lâu.

Sau đó, Dương Bách Xuyên mới hỏi: "Sư phụ, người có biết Sơn Hải Giới không?"

"Không biết, Tu Chân Giới vô cùng rộng lớn, cũng cực kỳ huyền diệu. Nói thẳng ra thì thế giới này của các con chỉ là một tinh cầu nhỏ bé nằm trong Tu Chân Giới bao la. Mà thường thì trên tinh cầu đều ẩn giấu tiểu thiên thế giới, thậm chí là đại thiên thế giới (*). Ta đoán tên Tư Không Nguyên kia đến từ một tiểu thiên nào đó thuộc tinh cầu này của các con, hoặc là người của đại thiên thế giới.

(*) Đại thiên thế giới còn gọi là tam thiên đại thiên thế giới do ba ngàn thế giới hợp thành. Theo đó thì: một ngàn tiểu thế giới hợp lại thành một tiểu thiên thế giới. Một ngàn tiểu thiên thế giới hợp lại thành một trung thiên thế giới. Một ngàn trung thiên thế giới hợp lại thành một đại thiên thế giới.

Ôi dào, bây giờ con mới là tay mơ Luyện Khí kỳ tầng hai, biết những thứ này chẳng có lợi ích gì với con cả, thậm chí chỉ là thần thoại trong mắt con. Vi sư cảm thấy Tư Không Nguyên là người tu chân Kim Đan kỳ, cao hơn tu vi của con không biết bao nhiêu lần. Hắn có thể ra vào đại thiên tiểu thiên hoặc là thế giới bí cảnh, nhưng con không thể.

Vì vậy con đừng nghĩ nhiều nữa, sau này có cơ duyên thì con thực hiện việc hắn giao phó cũng không muộn, không có cơ duyên thì đành chịu thôi, ai bảo hắn không nói cho con biết Sơn Hải Giới ở đâu chứ. Suy cho cùng cũng là do hắn hồ đồ không phải sao?"

Vân Thiên Tà hờ hững nói, liên tục nhắc nhở Dương Bách Xuyên phải chăm chỉ tu luyện, đừng để ý đến chuyện khác.

"Lão già chết tiệt, con đã nhận đồ của người ta, nếu không giúp người ta thì không tốt lắm đâu?" Dương Bách Xuyên trợn mắt nói.

"Con đúng là ngoan cố! Vậy con nói cho ta biết Sơn Hải Giới ở đâu? Con có biết không? Có thời gian rảnh rỗi thì thà con tu luyện còn hơn, đến khi tu vi cao ắt sẽ chạm đến một số bí mật." Vân Thiên Tà chất vấn Dương Bách Xuyên.

"Hix, hình như người nói có lý. Thôi vậy, con không nghĩ nữa, đến lúc đó rồi tính tiếp." Dương Bách Xuyên gật đầu đáp lời.

Sau đó anh tiếp tục xem hộp gỗ, phát hiện có một tấm lệnh phải không phải ngọc cũng chẳng phải sắt và một chiếc châm ngọc tinh xảo, chắc là bằng chứng mà Tư Không Nguyên bảo anh sau này đi Sơn Hải Giới thì đến thần cung Băng Tuyết tìm cô nương Hạ Thiền.

Ngoài ra, trong hộp còn có ba hòn ngọc hình thoi, hai hòn to bằng nắm tay trẻ con, một hòn to bằng quả óc chó, thoạt nhìn giống ngọc nhưng trong suốt lấp lánh, bên trong có ánh sáng lấp lóe.

Hơn nữa, Dương Bách Xuyên cảm thấy trong đó có sóng linh khí mạnh mẽ tràn trề.

Anh nhớ ra Tư Không Nguyên trong hình chiếu nói là có ba viên linh thạch, chắc là nó.

Anh cầm một viên nhỏ nhất lên, đang định hỏi sư phụ linh thạch là thứ gì thì cánh tay trái bất chợt run lên, hình vẽ bình Càn Khôn bỗng nóng rực rồi phát ra ánh sáng.

Đột nhiên viên linh thạch trên tay trái anh tỏa ra một luồng linh khí mạnh mẽ, linh khí men theo cánh tay chui vào bình Càn Khôn.

Dương Bách Xuyên giật mình, rõ ràng linh thạch chứa linh khí mạnh mẽ là đồ tốt, nhưng linh khí dồi dào đã bị bình Càn Khôn hút mất.

Anh còn tưởng là sư phụ ở bên trong bình Càn Khôn đang giở trò, lập tức mắng to: "Lão già chết tiệt, đồ của đồ đệ mà cũng cướp, người có biết xấu hổ không hả?"

Sau khi Dương Bách Xuyên mắng xong, bầu không khí trở nên yên tĩnh vài giây, sau đó sư phụ Vân Thiên Tà nổi giận đùng đùng hét to: "Thằng nhóc khốn khiếp kia, mẹ kiếp vi sư là tàn hồn nguyên thần, con có cho ta tiên thạch ta cũng không hấp thu được chứ huống chi là một viên linh thạch cỏn con.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 272



Là bình Càn Khôn tự ý hấp thu linh khí trong linh thạch. Lần sau chưa hiểu rõ tình hình thì đừng có láo xược đổ oan cho vi sư. Ta... ta... sao ta lại thu nhận một đứa đệ tử ngu ngốc như con chứ! Bản tôn tức chết mất thôi."

Dương Bách Xuyên bị sư phụ mắng một trận mới biết bình Càn Khôn tự ý hấp thu linh khí trong linh thạch, là anh trách nhầm sư phụ. Anh rất áy náy, lúng túng nói: "Hix, sư phụ đừng giận, chẳng phải tại con không biết sao? Con xin lỗi người, hì hì!"

Bùm! Anh vừa dứt lời, linh thạch trong tay bỗng nổ tung, hóa thành bột phấn.

Lúc này Dương Bách Xuyên cảm nhận rõ bên trong bình Càn Khôn xảy ra biến hóa. Anh và bình Càn Khôn đã hòa thành một thể nên có sự liên kết vô hình.

Lần đầu tiên anh cảm nhận được sự thay đổi bên trong bình Càn Khôn.

Không gian bình Càn Khôn vốn chỉ rộng khoảng mười mét vuông. Bên trong, Dương Bách Xuyên trồng dược liệu Đông y và cây hồng thơm mà con chồn thích ăn, ngoài ra anh còn cất một ít dược liệu và đồ dùng hàng ngày, thế là không gian đã chật kín.

Lúc này, trong ý niệm anh nhìn thấy không gian bình Càn Khôn đã lên tới ba mươi mét vuông, thoáng cái đã tăng thêm hai mươi mét vuông.

Hơn nữa còn có hai sự thay đổi lớn.

Một là trong bình Càn Khôn xuất hiện một hồ nước. Hồ không lớn lắm, đường kính sáu mét, sâu một mét, nước hồ rất trong.

Hai là cây hồng thơm anh trồng lại nở hoa, dược liệu Đông y cũng phát triển tươi tốt.

Không gian xung quanh bình Càn Khôn vẫn mờ mịt như trước, nhưng nó xảy ra biến hóa vẫn khiến Dương Bách Xuyên vui mừng.

Không ngờ bình Càn Khôn lại thăng cấp sau khi tự ý hấp thu linh khí của một viên linh thạch.

Đất rộng hơn vừa hay có thể chuyển một số linh dược trong sơn cốc nhỏ vào đây trồng. Còn nữa, khi hồ nước xuất hiện, điều đầu tiên Dương Bách Xuyên nghĩ tới là đến hồ Tiên Nữ bắt mấy con cá Rồng thả vào nuôi.

Dương Bách Xuyên đã cẩn thận suy nghĩ về cá Rồng ở hồ Tiên Nữ. Có lẽ nó là một loài cá Rồng biến dị, kích cỡ to chỉ là thứ yếu, điều quan trọng là bộ xương giao long dưới đáy hồ Tiên Nữ đã hòa tan nơi đáy nước, chắc chắn đã làm biến đổi chất lượng nước.

Mà cá Rồng nhận được lợi ích lớn nhất, chẳng khác nào nó dùng máu thịt giao long dẫn đến biến dị.

Dương Bách Xuyên bỏ đan Tạo Hóa Sinh Cơ vào súp cá Rồng cho bà nội và em gái ăn, hiệu quả vượt xa dự đoán của anh. Bây giờ nghĩ lại, anh cảm thấy thịt cá Rồng cũng có tác dụng.

Còn nữa, gia đình Viên Kim Phượng cũng ăn thịt cá Rồng, hiệu quả cực tốt.

Vì lẽ đó, Dương Bách Xuyên cảm thấy cá Rồng ở hồ Tiên Nữ có thể gọi là linh vật, anh phải đi bắt mấy con nuôi trong hồ ở không gian bình Càn Khôn, nếu không thì thật có lỗi với sự thay đổi của không gian bình Càn Khôn sau khi thăng cấp.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 273



Nhưng ngay sau đó Dương Bách Xuyên lại nghĩ đến một vấn đề quan trọng, đó là bình Càn Khôn có thể tiếp nhận vật sống hay không.

Trước đây sư phụ Vân Thiên Tà từng nói mọi không gian chứa đồ chỉ có thể thu vật chết, không thu vật sống.

Nghĩ tới đây, anh bèn hỏi sư phụ: "Sư phụ, không gian bình Càn Khôn có thể thu động vật vào trong không?"

"Vi sư cũng không biết, hay là con thử xem. Bình Càn Khôn quá thần bí, mặc dù vi sư ở trong này nhưng cũng không rõ tình hình bên trong bình Càn Khôn. Tuy nhiên, bình Càn Khôn là đồ năm xưa vi sư đoạt được ở nơi tuyệt thế nào đó thuộc Tu Chân Giới, thần bí lạ thường, nói không chừng nó có thể thu động vật đấy.

Con thử với con khỉ trong tay chẳng phải sẽ biết ư? Ôi trời, ta bảo này, con có thể nhẹ tay một chút không? Con nhìn xem con khỉ này sắp bị con bóp ch3t rồi. Ta nói cho con biết, con khỉ này rất thông minh, bỏ xa lũ khỉ hoang ở cửa hang, huyết mạch chẳng kém chồn của con. Con bắt nó về đi." Vân Thiên Tà giở giọng ngang ngược dặn dò.

"Ồ!" Nghe sư phụ nói vậy, Dương Bách Xuyên sửng sốt nhìn vua khỉ lông vàng trong tay phải mình. Nãy giờ anh cứ bóp cổ nó không thả, làm nó ngất xỉu lúc nào chẳng hay.

Bây giờ nghe sư phụ nói vua khỉ lông vàng cũng là loài linh vật giống con chồn, anh hờ hững nói: "Chết một con khỉ mà thôi. Sư phụ ơi con hỏi này, sao con gì người cũng nói là linh vật thế?

Cả con chồn lẫn con khỉ này, con đều thấy chúng chỉ thông minh hơn động vật bình thường một chút thôi, đâu phải linh thú được nhắc đến trong điển tịch tu chân. Con bắt mấy con thú này chẳng khác gì tìm tổ tông cho mình."

"Thằng nhóc thúi, ở Tu Chân Giới nuôi linh thú cần bí pháp, trong Bách khoa toàn thư tu chân mà vi sư đưa cho con có phần giới thiệu cách nuôi linh thú thế nào, con chỉ nuôi nó như thú cưng thì dù nuôi một trăm năm cũng không thành linh thú.

Con không thể chăm chỉ đọc những kiến thức tu chân kia được sao? Hiện tại con chồn của con và con khỉ này vẫn chưa mở linh trí, tất nhiên là chúng chỉ tốt hơn động vật bình thường một chút mà thôi. Con phải mở linh trí cho chúng hiểu không?"

Vân Thiên Tà hét lên với Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên lúng túng nói: "Hix, về sau con sẽ đọc chăm chỉ, lúc trước chẳng phải là vì con không có thời gian sao? Lão già kia, mở linh trí là gì? Con phải làm thế nào mới có thể nuôi con chồn, ừm, và cả con khỉ này thành linh thú? Còn nữa, rốt cuộc linh thú có lợi gì cho con?"

"Ta thật sự... Mà thôi, hôm nay ta sẽ từ từ giảng giải cho con kẻo con lại làm ta mất mặt. Nhớ là sau này nhất định phải đọc hết điển tịch Bách khoa toàn thư tu chân kia cho ta." Vân Thiên Tà bó tay với Dương Bách Xuyên.

"Hì hì, sư phụ anh minh, sau này con nhất định sẽ đọc." Dương Bách Xuyên nịnh nọt.

Sau đó, anh nghe thấy sư phụ nói: "Mở linh trí tức là linh thú có linh căn mở mang linh trí. Đương nhiên không phải tất cả động vật đều có linh căn. Vi sư cảm nhận được chồn của con và con khỉ này có huyết mạch rất tốt."

"Sao con lại không cảm nhận được? Sư phụ, người cũng dạy con bản lĩnh này đi, sau này con sẽ không làm phiền người phân biệt linh thú nữa, nếu gặp được thì con sẽ tự bắt." Dương Bách Xuyên không nhịn được ngắt lời sư phụ.

"Thằng nhóc thúi đừng nói leo. Muốn phân biệt linh thú có linh căn hay không thì cần phải có tu vi và khả năng quan sát. Sau này tu vi cao rồi, con ắt sẽ phân biệt được. Con còn nói leo nữa là ta không giảng nữa đâu." Vân Thiên Tà không vui.

"Vâng vâng vâng, người tiếp tục đi, con không nói nữa." Dương Bách Xuyên cười ngượng ngập.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 274



"Ừm, nói chung là mở linh trí có hai tình huống. Một là động vật có huyết mạch linh căn vô tình sử dụng thiên tài địa bảo sẽ mở linh trí, nhưng tình huống này rất hiếm gặp. Thường thì người tu chân nuôi linh thú đều dùng đan Linh Thú và tinh huyết để thúc đẩy động vật mở linh trí.

Sau này con luyện chế một lò đan Linh Thú, lúc luyện chế nhớ cho thêm máu của con vào, sau đó cho con chồn và con khỉ uống là có thể giúp chúng mở linh trí. Có linh trí tức là có trí tuệ, hơn nữa chúng đã uống máu của con thì có thể nghe hiểu con nói chuyện, do đó cũng nghe hiểu mệnh lệnh của con.

Đương nhiên nuôi bằng tinh huyết cần kiên trì một thời gian dài, tốt nhất là mỗi tháng cho linh thú uống tinh huyết một lần. Linh thú uống càng nhiều tinh huyết thì càng trung thành với chủ nhân, cộng thêm chú liên kết ràng buộc, nó sẽ mãi mãi trung thành với chủ nhân.

Ừm, hơi lan man rồi, quay về chủ đề chính thôi. Sau khi có linh trí, động vật được coi là thoát khỏi cấp bậc thú hoang, miễn cưỡng có thể xem là linh thú. Nhưng linh thú mới chỉ là bắt đầu, muốn linh thú mang lại sự hỗ trợ lớn cho con thì phải biến nó thành linh thú đồng hành mạnh mẽ, con cần thăng cấp huyết mạch cho linh thú.

Thăng cấp huyết mạch rất đơn giản, con chỉ cần cho linh thú dùng thiên tài địa bảo chứa linh khí trời đất để linh thú tiến hóa là được. Mỗi một lần tiến hóa, thực lực của linh thú sẽ mạnh hơn một phần, thậm chí có thể kích phát sức mạnh huyết mạch.

Ví dụ như con khỉ trong tay con. Nếu vi sư không nhìn nhầm thì chắc hẳn trong cơ thể nó có huyết mạch Lục Nhĩ Di Hầu - một trong Tứ Linh Hầu Hỗn Thế.

Truyền thuyết kể rằng trong khắp vòm trời có Tứ Hầu Hỗn Thế là dị chủng hồng hoang, mỗi loài đều thần thông quảng đại, có bản lĩnh khác nhau khiến người ta khâm phục.

Thứ nhất là Linh Minh Thạch Hầu giỏi biến hóa, biết thiên thời địa lợi, đổi vật dời sao.

Thứ hai là Xích Khao Mã Hầu, hiểu âm dương, tinh nhân sự, giỏi xuất nhập, thoát chết sống lâu.

Thứ ba là Thông Tí Viên Hầu cầm nắm cả mặt trời mặt trăng, thu nhỏ cả nghìn núi, phân biệt được dữ lành, đùa cợt cả trời đất.

Thứ tư là Lục Nhĩ Di Hầu xét thông lý lẽ, biết việc sau trước, muôn việc sáng thông, có thể thiên biến vạn hóa. Trên thực tế, loài khỉ này có thể sánh với thần thú cổ như thần long, kỳ lân, phượng hoàng...

Hiện giờ vi sư ngày càng tò mò về tiểu thế giới này của con. Thật không ngờ con khỉ trong tay con lại có huyết mạch Lục Nhĩ Di Hầu, đúng là hiếm thấy. Ở Tu Chân Giới chỗ sư phụ, hậu duệ của dị chủng hồng hoang mạnh như thế đã biến mất mấy vạn năm rồi, vậy mà lại thấy nó ở tiểu thế giới này của con. Lạ quá, lạ quá!

Còn con chồn kia nữa, nó cũng là hậu duệ của dị chủng có huyết mạch hùng mạnh, hình như là linh thú đời sau của thần thú Phi Thiên Thần Điêu. Nếu sau này huyết mạch có thể tiến hóa thì nó sẽ mọc chín đôi cánh, vỗ cánh bay vạn dặm. Phi Thiên Thần Điêu có hai sức mạnh bẩm sinh lợi hại nhất. Một là bay ngang Côn Bằng, hai là bản lĩnh quý giá nhất: tìm bảo vật.

Bây giờ xem ra thiên phú tìm bảo vật của con chồn này đã bắt đầu lộ ra chút đỉnh. Sau này con hãy đối xử tốt với nó, có lẽ nó là trợ lực mạnh nhất trên con đường tu hành của con.

Đương nhiên huyết mạch linh thú tiến hóa, hay nói cách khác là hai linh thú này có thể phản tổ hay không còn dựa vào thiên tài địa bảo mà con cho chúng ăn, ví dụ như cho chúng uống đan dược các thứ. Tuy nhiên cũng phải xem vận may của chúng. Tóm lại là vi sư cảm thấy con nên nuôi dưỡng hai linh thú này cẩn thận, biết đâu một trong hai con có thể tiến hóa sức mạnh huyết mạnh thì đó chính là sự báo đáp lớn lao dành cho con..."

20230303115054-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 275



Sau khi nói chuyện với sư phụ xong, Dương Bách Xuyên tập trung tinh lực lên người vua khỉ lông vàng, thử xem rốt cuộc không gian bình Càn Khôn có thể thu vật sống vào trong hay không.

Một giây sau, anh cảm thấy bên trong bình Càn Khôn nổi sóng dao động.

Vua khỉ lông vàng trong tay lập tức biến mất.

Dương Bách Xuyên nở nụ cười, anh cảm nhận rõ vua khỉ lông vàng xuất hiện trong không gian bình Càn Khôn.

"Thành công rồi, ha ha!"

Anh mừng như nhặt được vàng, không nhịn được cười khúc khích.

Nhưng đúng lúc này, bầy khỉ canh chừng ở cửa hang bắt đầu kêu kéc kéc.

Bởi vì chúng nó nhìn thấy Dương Bách Xuyên làm vua khỉ của mình biến mất.

Dương Bách Xuyên không lo lắng về đám khỉ bình thường này. Anh nhặt hai hòn đá dưới đất lên ném vào bầy khỉ, đánh ngất hai con khỉ già khá to lớn trong bầy.

Anh không muốn đánh chết chúng, dù sao đó cũng là sinh mạng. Hơn nữa khó khăn lắm vùng núi quê anh mới xuất hiện một bầy khỉ, không thể đánh chết được, anh chỉ đánh ngất hai con để dọa bầy khỉ, tạm thời đuổi chúng đi, miễn cho chúng ầm ĩ làm anh bực mình.

Quả nhiên vua khỉ biến mất, lại thêm hai con già nhất đàn ngất xỉu đã doạ bầy khỉ sợ hãi, hú hét chạy tứ tán ngay lập tức.

Sau khi đàn khỉ chạy ra ngoài, cuối cùng tai Dương Bách Xuyên cũng được yên tĩnh.

Tiếp đó, anh đào một cái hố to ở một góc trong hang động rồi chôn hài cốt của Tư Không Nguyên vào đó, lập một ngôi mộ cho đối phương. Dù sao hôm nay anh cũng nhận được nhiều đồ tốt từ Tư Không Nguyên, không thể để hài cốt của hắn rơi vãi đầy đất được.

Nhưng lúc anh chôn cất Tư Không Nguyên, giọng nói của sư phụ Vân Thiên Tà lại vang lên lần nữa: "Đồ đệ ngu ngốc, con giữ lại bộ quần áo này đi, tuy chỉ là linh khí hạ phẩm nhưng đối với con mà nói, nó cũng được xem là bảo y linh khí."

Lần này sư phụ Vân Thiên Tà không đợi Dương Bách Xuyên hỏi bảo y linh khí hạ phẩm là cái gì, dường như ông biết anh muốn hỏi nên giải thích luôn: "Vũ khí mà người tu chân sử dụng có linh tính, uy lực không phải vũ khí bình thường có thể sánh bằng. Gọi là linh khí bởi vì luyện khí sư chế tạo ra nó. Cấp bậc thấp nhất là linh khí hạ phẩm, tiếp theo là trung phẩm, thượng phẩm, tốt nhất là linh khí cực phẩm.

Linh khí rất đa dạng và có nhiều công dụng. Nào là linh khí đao kiếm có tính công kích, nào là chiến giáp có tính phòng ngự... Cái này là trang phục linh khí hạ phẩm, con luyện hóa nó rồi mặc lên người thì có thể đỡ được một đòn mạnh nhất của Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Đây là đồ tốt có thể bảo vệ tính mạng cho con, chống nước chống lửa, không mục không nát.

Nhỏ máu nhận chủ, dùng chân nguyên ly hỏa luyện hóa là được. Khi con mặc nó lên người, ở thế giới này của con chỉ cần không gặp phải người có cấp bậc Trúc Cơ kỳ, thì con không chết được.

"Hix, sư phụ ơi... Dù sao đây cũng là đồ người chết từng mặc, liệu có xui xẻo không?" Mặc dù Dương Bách Xuyên cũng rất động lòng khi nghe sư phụ giới thiệu công dụng của trang phục linh khí, nhưng nhìn hài cốt của Tư Không Nguyên, anh cứ cảm thấy hơi ghê.

"Đồ ngốc này, nói vậy thì con cũng không cần hai viên linh thạch hạ phẩm trong hộp gỗ nữa hả? Đồ đệ ngu ngốc, nghe cho kỹ đây, Tu Chân Giới là thế giới cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh là vua. Trên con đường tu chân có quy luật giết người cướp của, kẻ mạnh cướp tài nguyên của kẻ yếu để tăng tu vi của bản thân.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 276



Bây giờ con chỉ mặc một bộ trang phục quý giá của người tu chân đã khuất mà lại băn khoăn như vậy? Con đường tu chân dài đằng đẵng, con không sống lâu được đâu. Hãy nhớ rằng mai này chỉ cần không trái nguyên tắc thì đừng mềm lòng với kẻ địch, kẻ nên giết thì phải giết, có thể diệt cả nhà thì cứ diệt cả nhà, nếu không con sẽ trở thành hòn đá kê chân của kẻ khác.

Sau này con sẽ từ từ hiểu được điều này. Có lấy món linh khí hạ phẩm này không là do con quyết định, vi sư chỉ nói đến đây thôi."

Nghe sư phụ bộc bạch, Dương Bách Xuyên vẫn không dao động, nhưng anh biết là ông không nói sai, hơn nữa cũng là vì tốt cho anh.

Dương Bách Xuyên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng quyết định nghe theo sư phụ, lấy bộ trang phục linh khí hạ phẩm này của Tư Không Nguyên.

Sau khi chôn cất và tế bái Tư Không Nguyên, Dương Bách Xuyên ép ra một giọt tinh huyết nhỏ lên bộ trang phục linh khí hạ phẩm, sau đó sử dụng Chân Nguyên Ly Hỏa bắt đầu luyện hóa.

Hơn mười phút sau, đầu anh vang ong ong.

Tiếp đó, trên quần áo tỏa ra quầng sáng màu vàng nhạt, mà anh cũng nhận được thông tin về linh khí hạ phẩm này.

Tử Kim Tàm Ti Y, linh khí hạ phẩm, có thể đỡ được tối đa một đòn của người tu chân cấp bậc Luyện Khí kỳ đại viên mãn. Bình thường chống nước chống lửa, không mục không nát, được luyện chế từ tơ tằm nghìn năm, có thể biến lớn hóa nhỏ tùy thích.

Sau khi luyện hóa xong, Dương Bách Xuyên mặc Tử Kim Tàm Ti Y lên người, coi nó là áo chống đạn. Đồ hơi rộng, nhưng anh thầm nghĩ trong đầu, trang phục lập tức co nhỏ lại dán sát vào người, vô cùng vừa vặn.

Lúc này anh đã biết là mình gặp may, Tử Kim Tàm Ti Y đúng là bộ đồ quý hiếm.

Sau đó, anh bắt đầu thu cất rượu Khỉ. Dương Bách Xuyên đến hồ rượu Khỉ nhìn con chồn tham ăn đã uống căng bụng, say xỉu ở bờ hồ.

Anh cười khổ, thầm niệm "thu" với con chồn, thu nó vào trong không gian bình Càn Khôn.

Dương Bách Xuyên lấy hai cái thùng to từ trong bình Càn Khôn ra. Đây là đồ dùng sinh hoạt anh chuẩn bị để vào núi lấy nước, hai cái thùng 25kg, vừa hay hôm nay cần dùng.

Anh nhìn rượu Khỉ trong hồ, bắt đầu múc vào thùng.

Sau khi đựng đầy hai thùng, hồ rượu Khỉ chỉ còn lại một phần ba. Thoạt trông một hồ rất nhiều, nhưng thật ra lượng rượu không nhiều lắm, hơn nữa trong đó chất đầy các loại quả, có rất ít rượu Khỉ.

Dương Bách Xuyên không có đồ đựng, mà anh cũng không định lấy hết rượu, việc gì cũng nên chừa lại một chút thì hơn. Tốt xấu gì cũng phải để lại một ít cho bầy khỉ thì chúng mới tiếp tục ủ rượu. Nếu anh lấy hết, có trời mới biết đàn khỉ có ủ rượu nữa không.

Vì vậy Dương Bách Xuyên để lại một phần ba, thầm nghĩ sau này lại đến lấy.

Nhân cơ hội này anh cũng nằm nhoài trên bờ hồ uống một bữa đã đời, khoang miệng nồng nặc mùi rượu. Nhất thời anh hơi chóng mặt, đây là chuyện hiếm thấy.

20230306101309-tamlinh247.jpg

 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 277



Anh nhận thấy trong rượu Khỉ có linh khí dồi dào, ngoài ra còn có công hiệu nâng cao tinh thần, tiêu hóa vật chất, giống như là rượu bổ.

Có thể giữ lại thứ này cho người thân bạn bè dùng, giúp họ điều dưỡng thân thể.

Dương Bách Xuyên nhìn những thảo dược trong hang dung nham rồi chuyển hết vào trong không gian bình Càn Khôn, không quan tâm chúng tốt xấu thế nào. Linh dược bên ngoài hang động chắc chắn là vị luyện đan sư Tư Không Nguyên trồng khi còn sống.

Sau đó Dương Bách Xuyên ra khỏi sơn động. Lúc ra ngoài anh mới phát hiện mặt trời mới mọc, rạng sáng tinh mơ.

Anh nhẩm tính thời gian, thì ra mình đã ở trong hang động một ngày một đêm, hiện tại đã sang ngày thứ hai.

Sau khi ra ngoài hang động, anh gom hết các loại linh dược như nhân sâm, linh chi... trong sơn cốc, cũng không ngó xem chúng sinh trưởng bao nhiêu năm mà cứ chuyển hết vào không gian bình Càn Khôn.

Hơn nữa, anh đã chuyển bảy tám chục loại linh dược bên trong hang động vào bình Càn Khôn, cả thảy không dưới hai trăm cây, đương nhiên trong đó có tốt có xấu.

Sau khi Dương Bách Xuyên ra ngoài, bầy khỉ gào rú chạy vào trong hang động.

Dương Bách Xuyên bật cười ha ha, men theo vách núi chạy lên trên, ra khỏi sơn cốc nhỏ.

Một lát sau, anh nổi lên mặt nước hồ Tiên Nữ.

Sau khi rời khỏi sơn cốc nhỏ, Dương Bách Xuyên lại xuống đáy hồ Tiên Nữ bắt mấy chục con cá Rồng thả vào hồ trong bình Càn Khôn để nuôi.

Bấy giờ anh mới rời đi, vội vàng trở về nhà. Đã một ngày một đêm anh không về nhà, nhất định là bà nội và em gái rất lo lắng.

Có thể nói lần này vào núi tìm chồn là dịp may của Dương Bách Xuyên, anh có thu hoạch lớn.

Nhận được một bộ Kinh Nguyên Thần dùng để tu luyện sức mạnh tinh thần từ Tư Không Nguyên này, lấy được một chiếc Tử Kim Tàm Ti Y linh khí hạ phẩm này, nhận được ba viên linh thạch này. Trong đó viên linh thạch trung phẩm tốt nhất đã bị bình Càn Khôn hấp thu, nhưng lại giúp bình Càn Khôn thăng cấp không gian.

Anh còn bắt được một con khỉ là hậu duệ mang huyết mạch Lục Nhĩ Di Hầu thuộc dị chủng hồng hoang, lấy được hai thùng rượu khí dồi dào linh khí.

Và cả ba công thức luyện đan rất thực dụng đối với anh, cùng với hơn hai trăm cây linh dược và mười mấy con cá rồng nữa.

Thật sự là thu hoạch lớn!

Điều quan trọng là anh gặp được vị luyện đan sư Tư Không Nguyên là người tu chân, nhờ đó anh nghe thấy một nơi tên là Sơn Hải Giới.

Điều này chứng tỏ thời cổ đại Trung Quốc thật sự có nền văn minh tu chân tồn tại. Mặc dù Dương Bách Xuyên không biết Sơn Hải Giới mà Tư Không Nguyên nhắc đến là nơi nào, tới đó ra sao.

Nhưng rốt cuộc anh đã biết một số điều bí ẩn trên trái đất, anh có dự cảm sớm muộn gì anh cũng sẽ chạm tới nó. Có thể nói Tư Không Nguyên là một đòn cảnh tỉnh dành cho anh. Anh thầm nghĩ sau này mình không được kiêu căng, cho rằng trên trái đất chỉ có mình là người tu chân duy nhất, nếu không sẽ chịu thiệt lớn.

Sự xuất hiện của Tư Không Nguyên chính là động lực đối với anh, xem như cũng là một chuyện tốt.

Khi Dương Bách Xuyên về đến nhà, lúc đó mới có 6 rưỡi sáng, cả thôn còn rất yên tĩnh, rất nhiều người còn đang chìm trong mộng đẹp.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 278



Lúc anh còn cách cổng nhà khoảng 20 mét, đột nhiên sắc mặt biến đổi, bước nhanh chạy như điên về nhà.

Bởi vì cái mũi của anh ngửi được một mùi máu tươi.

Là mùi máu tươi của người, Dương Bách Xuyên rất quen thuộc.

Vừa về đến cổng, quả nhiên không thích hợp, cổng bị mở ra, thường ngày buổi tối bà nội sẽ đóng cổng lại. Nhưng hôm nay lại bị mở ra, trong viện còn truyền đến mùi máu tươi, thực sự rất không bình thường.

Bước vào sân, cả người của Dương Bách Xuyên bị chấn động mạnh.

Một bóng dáng gầy như cây gậy hiện lên trong tầm mắt của anh, cả người mặc đồ đen, là loại quần áo cổ phục, ăn mặc gọn gàng, tóc rất dài, tết thành ba cái bím tóc.

Lúc này, hai tay của người này đang cầm dao găm, tay trái cầm dao găm giơ lên cao, toàn bộ cánh tay được quấn quanh bởi một cái roi dài đen nhánh.

Tay phải giơ thẳng tắp, đâm thẳng lên bả vai trái của Trần Bảy Roi.

Nhìn qua có vẻ hai người đang giằng co, nhưng Dương Bách Xuyên biết, Trần Bảy Roi ăn lỗ nặng hơn. Mặc dù roi dài của hắn quấn quanh cánh tay trái của đối phương, nhưng không làm đối phương bị thương, chỉ cầm cự được đối phương một lúc.

Vai trái của Trần Bảy Roi bị một dao của đối phương đâm xuyên qua thân thể, nửa người trên bê bết máu, máu chảy xuống đất thành một vũng.

Sắc mặt của Trần Bảy Roi trắng bệch như tờ giấy, sau khi nhìn thấy Dương Bách Xuyên đi vào, há mồm phát ra âm thanh như ruồi muỗi, dường như đã đến giới hạn, không thể nói thành lời.

“Tiên sinh, hắn ta là Tu La Tây Vực ~”

Chỉ với một câu nói như ruồi muỗi này, từ khẩu hình miệng Dương Bách Xuyên cũng đã đọc hiểu được.

Lúc này, trong mắt của Dương Bách Xuyên chỉ còn lại sự lạnh lẽo, Tu La Tây Vực!

Cái tên này, ngày đó sau khi chém giết nữ La Sát, Trần Bảy Roi từng nói qua với anh, người này là anh trai của nữ La Sát. Ở giới võ cổ, hai anh em hành xử độc ác, là u ác tính bại hoại, không ai muốn gặp, tác phong hành sự cũng không có nguyên tắc.

Nhớ rõ Trần Bảy Roi từng nói với anh, anh phải cẩn thận Tu La, có lẽ hắn ta sẽ đến báo thù cho em gái La Sát.

Dương Bách Xuyên không quá để ý, nhưng không ngờ lại đến nhanh như vậy.

Xem tình hình hôm nay, cùng với vết máu trên mặt đất của Trần Bảy Roi, Dương Bách Xuyên suy đoán có lẽ người này tìm đến nhà anh khoảng nửa giờ trước.

Không hề nghi ngờ, mục tiêu của hắn ta là anh, nhưng lại bị Trần Bảy Roi ở trong nhà cản lại, Trần Bảy Roi bảo vệ bà nội và em gái còn đang ngủ say.

Chính hắn lại bị trọng thương, bị một con dao găm của Tu La đâm xuyên qua thân thể.

Từ miệng vết thương của Trần Bảy Roi, có thể thấy được chưa thương tổn đến yếu hại trong tim. Điều này làm cho Dương Bách Xuyên thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ cần không chết tại chỗ, anh có biện pháp cứu sống được Trần Bảy Roi.

Lúc này, nghe thấy âm thanh yếu ớt phát ra từ trong miệng hắn, hai mắt của Dương Bách Xuyên đỏ rực, hai tay nắm chặt, phát ra tiếng xương kêu giòn tan.

Khi Dương Bách Xuyên bước vào cửa, thật ra Tu La đã nghe được tiếng bước chân, nhưng lúc đó hắn ta đang giằng co phân thắng bại với Trần Bảy Roi.

Sơ hở lần này của Trần Bảy Roi làm hắn ta thở ra một hơi, Tu La nhân cơ hội di chuyển dao găm trên tay, dùng chân đánh ngã Trần Bảy Roi xuống đất.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 279



Quay đầu, nhìn về phía Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên nhìn Trần Bảy Roi bị Tu La đá xuống đất hoàn toàn ngất đi, rất muốn ra tay giế t chết Tu La. Nhưng đây là sân của nhà mình, anh sợ kinh động đến bà nội và em gái, dọa sợ bọn họ, vì vậy kìm nén không ra tay.

Nhìn về phía Tu La, Dương Bách Xuyên không vô nghĩa, trong tay cầm một viên《đan Tạo Hóa Sinh Cơ》vừa lấy ra từ hồ Càn Khôn, nói với hắn ta: “Đan dược mày muốn ở chỗ này, chính tao đã giết em gái La Sát của mày, muốn thì đi theo tao.”

Nói xong quay người bước nhanh ra cổng.

Dương Bách Xuyên tin tưởng anh lấy ra đan Tạo Hóa Sinh Cơ, và thừa nhận đã giế t chết nữ La Sát đủ để lôi kéo Tu La đi ra ngoài theo mình. Không thể ra tay ở trong sân, không thể kinh động đến bà nội và em gái, anh chuẩn bị dẫn Tu La ra thôn rồi xử lý hắn ta. Bây giờ tu vi của anh vừa đột phá Luyện Khí kỳ tầng ba, Dương Bách Xuyên rất tự tin có thể giết được một võ cổ giả.

Sau khi thấy Dương Bách Xuyên lấy đan dược ra, Tu La thật sự rất động tâm. Mấy người trước em gái La Sát của hắn ta nghe được tin tức về Dương Bách Xuyên, nói là trên người của Dương Bách Xuyên có phương pháp luyện đan Tiểu Bồi Nguyên, gọi hắn ta cùng đi thăm dò.

Nhưng lúc đó hắn ta còn có việc phải làm, nên để em gái La Sát đi thăm dò trước, dù sao bọn họ đã điều tra qua về anh. Dương Bách Xuyên vừa mới tốt nghiệp đại học, đầu hai mươi tuổi. Ở trong mắt người từng trải như bọn họ, một thiếu niên vừa mới đầu hai mươi, cho dù luyện võ từ trong bụng mẹ, cũng sẽ không vượt qua Ám Kình.

Cũng không tin Dương Bách Xuyên lợi hại, nên để em gái La Sát đến thử trước, kết quả hai ngày trước hắn ta đã mất liên lạc với em gái La Sát. Tu La biết chắc em gái La Sát của mình đã xảy ra chuyện, làm xong mọi chuyện, suốt đêm chạy đến trong nhà của Dương Bách Xuyên ở thôn Thượng Dương.

Lại không nghĩ đến vừa vào đến sân, có một võ cổ giả Ám Kình tầng một lao ra. Nói về tu vi Tu La đã là Ám Kình tầng hai đỉnh, mạnh hơn người này rất nhiều, nhưng khi chiến đấu, phát hiện cách dùng roi của đối phương vô cùng lợi hại, sau đó bị người này cuốn lấy giằng co.

Cũng may một đao đâm xuyên qua thân thể của đối phương, hắn bị thương nặng, còn thanh niên đến sau đó, không nói hai lời lấy ra một viên đan dược, còn thừa nhận là hung thủ giết hại em gái của hắn ta.

Điều này làm cho trong đầu của Tu La vang lên một tiếng nổ lớn, bùng nổ cơn giận. Mặc dù biết em gái bị giết hại, nhưng chính tai nghe được vẫn làm cho lòng hắn ta quay cuồng.

Hơn nữa bị đan dược trong tay Dương Bách Xuyên hấp dẫn, Tu La lập tức đuổi theo. Nếu cái chết của em gái La Sát có thể đổi lấy một viên đan Tiểu Bồi Nguyên, hắn ta cho rằng rất đáng giá.

Vốn tưởng rằng trên người của Dương Bách Xuyên chỉ có phương pháp luyện chế đan Tiểu Bồi Nguyên, không ngờ trên người tên nhóc này còn có đan dược.

Chuyện này vô cùng hấp dẫn Tu La.

Còn Dương Bách Xuyên đang cố áp chế lửa giận, nhanh chóng đi ra khỏi thôn, trong lòng anh chỉ có một suy nghĩ, tìm một chỗ yên lặng giế t chết người này.

Sau khi ra khỏi cửa, quả nhiên Tu La cũng nhanh chóng đuổi theo giống như dự đoán.

Có thể thấy được đan dược có lực hấp dẫn vô cùng lớn với võ cổ giả, trong lòng nghĩ như vậy, chưa đầy ba phút Dương Bách Xuyên đã đi đến rừng cây nhỏ ở đầu thôn, dừng chân lại.

Quay đầu nhìn lại, Tu La đã đuổi sát anh.

Dương Bách Xuyên nheo hai mắt lại, hội tụ chân khí lên tay trái, tay phải chuẩn bị Chân Nguyên Ly Hỏa, trực tiếp đánh thẳng về phía Tu La vừa mới bước vào rừng cây nhỏ.
 
Back
Top Bottom