Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên

Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4800: Trong cơn tức giận



Phía dưới Bắc Minh Ma Đế có mười Ma Tướng, đệ đệ Ma Huyền của hắn ta là người nhỏ nhất trong số đó, cũng là người được hắn ta chú trọng bồi dưỡng. Trong chuyến đi đến vùng đất Nguyền Rủa này, hắn ta muốn để đệ đệ học hỏi thêm kinh nghiệm, nhưng không ngờ lại bị người giết.

Trong cơn tức giận, Bắc Minh Ma Đế triệu hoán toàn bộ chín Ma Tướng ở núi Ma Quật.

Những người này đều có thực lực không bình thường.

Tu vi yếu nhất là Ma Đế sơ kỳ, Ma Tướng có tu vi cao nhất là Ma Đế Hậu Kỳ/

Ở Tiên giới, Ma tộc rất điệu thấp, không dễ dàng đi gây chuyện nhưng cũng không sợ gây chuyện. Nếu có người chọc bọn họ thì người đó sẽ phải gặp sự trả thù như bão táp.

Thật là một đám người đáng sợ.

Lý do Ma tộc điệu thấp là vì ở trận đại chiến thời đại Tiên Ma, bị bên tu tiên hoàn toàn chèn ép nên tất cả đều rụt cổ lại, ký kết hiệp ước ngừng chiến.

Ma tộc ở thế yếu nhưng không có nghĩa Ma tộc có thể bị tiêu diệt hoàn toàn, trên thực tế Tiên tộc cũng không dám ép Ma tộc quá mức.

Lúc này mới dẫn đến Ma tộc co đầu rụt cổ, dù sao chỉ cần đừng gây chuyện là được.

Nguyên nhân chính khiến Ma tộc thỏa hiệp là trong trận đại chiến, chủ nhân Ma tộc bị thương mất tích.

Vậy nên đám Ma tộc còn lại không thể không thỏa hiệp, cụp đuôi làm người.

Điều này cũng khiến Ma tộc chia năm xẻ bảy, mỗi người chiếm lĩnh một phương, điển hình là Bắc Minh Ma Đế, chiến núi Ma Quật ở Tiên Vực Hỗn Loạn làm vua.

Lúc này Dương Bách Xuyên còn chưa biết Bắc Minh Ma Đế đã biết chuyện Ma Huyền đã chết, đang dẫn theo chín Ma Tướng còn lại đến giết hắn.

Mấy ngày sau, cuối cùng Dương Bách Xuyên cũng ra được khỏi vùng đất Nguyen Rua, đi đến vực Thiên Trảm ở Tiên Vực Hỗn Loạn.

Lúc trước bọn họ đã nhảy xuống vực sâu để đi vào vùng đất Nguyền Rủa.

Thời gian đã trôi qua ngàn năm, quá mải mê nên Dương Bách Xuyên đã quên mất thời gian.

Đối với tiên nhân, thời gian cang ngày cang dài lâu.

Có lợi có tệ.

“Phù, cuối cùng cũng ra được." Nhiếp Hồn lão tổ cảm thán.

"Xuyên Tử, chúng ta đi nhanh thôi." Đông Phương Thiết Nhân lo lắng nói.

Dương Bách Xuyên gật đầu: "Được, chúng ta nhanh chóng trở về Tiên Thành Hỗn Loạn." Hắn biết Đông Phương Thiết Nhân đang lo lắng Ma tộc trả thù.

Nơi này cách Tiên Thành Hỗn Loạn rất xa, càng lâu càng không an toàn.

Đưong nhiên khong an toan chỉ la tương đoi, han chỉ so Bắc Minh Ma Đế của núi Ma Quật tìm đến, chứ nếu là sinh linh khác đến thì Dương Bách Xuyên không sợ.

Theo lời Đông Phương Thiết Nhân, Bắc Minh Ma Đế không phải Ma Đế bình thường, ngay cả phong hào Tiên Đế như Đông Phương Hạo Thiên cũng phải kiêng ki.

Cho nen Dưong Bach Xuyen không the không cẩn thận.

Nhanh chóng rời khỏi đây là lựa chọn chính xác nhất.

Nhưng đúng lúc này, một giọng nói trầm khàn như vang lên từ địa ngục:

"Đi? Giết đệ đệ của bản đế mà còn muốn chạy? Không có cửa đâu, tất cả đều ở lại chôn cùng với Ma Huyền đi."

Giọng nói tràn ngập sát khí vang vọng khắp chân trời, không biết truyền đến từ đâu, cực kỳ lạnh lẽo, mang theo uy áp kinh người.

Đám người Dương Bách Xuyên biến sắc.

"Tiêu rồi, Bắc Minh Ma Đế đích thân ra tay, không ngờ Ma Huyền lại là đệ đệ của hắn ta. Xuyên Tử, chúng ta gặp nguy rồi." Sắc mặt Đông Phương Thiết Nhân trắng bệch.

Sau đó một luồng ma khí đỏ tươi xuất hiện, trên không trung là một người đàn ông trung niên, mặc đồ trắng, tóc đỏ bay bay, đang nhìn chẳm chẳm Dương Bách Xuyên.

“Đại đế?"

Dương Bách Xuyên lẩm bẩm, hắn biết người này chính là Bắc Minh Ma Đế.

Lúc này trong lòng Dương Bách Xuyên đang sóng cuộn biển gầm, hắn không ngờ Bắc Minh Ma Đế sẽ xuất hiện sớm như thế.
 
Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Chương 4801: Trời rung đất chuyển



Cũng không ngờ thuộc hạ của hắn ta sẽ có tận chín Ma Đế.

10 người, tất cả đều là Ma Đế và Bắc Minh Ma Đế là người mạnh nhất trong số đó.

Với đội hình mạnh như này thù đối mặt kiểu gì?

Dương Bách Xuyên biết cho dù có lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên thì cũng kho có thể chống đo. Chỉ cần chín thuộc hạ của Bắc Minh Ma Đế thôi, hắn sợ mình cũng không đối phó được.

Ma khí ngập trời.

Dương Bách Xuyên chưa từng cảm nhận được áp lực thế này.

Dương Bách Xuyên hít sâu, truyền âm cho những người khác: "Nghe đây, lát nữa ta sẽ kéo thời gian, có thể trốn thì nghĩ cách trốn, đừng hy sinh vô ích."

"Chủ nhân, ta sẽ không đi, cùng lắm thì liều chết một trận." Nhiếp Hồn lão tổ

nói.

"Xuyên Tử, nói gì vậy, có chết thì cùng chết." Đông Phương Thiết Nhân tức giận nói.

"Tiểu sư thúc, ta sẽ không đi." Lạc Dương cũng nói.

"Meo." Tuyết Miêu cũng tỏ vẻ sẽ không đi.

Dương Bách Xuyên tức giận: "Câm miệng hết đi, còn không biết có thể chạy được hay không đây. Chính ta đã giết Ma Huyền, ta cũng không biết mình có thể kéo chân bọn chúng được bao lâu, đối với đội hình này của đối phương mà đòi chết? Quan trọng là có thể đánh được hay không, đừng có lèm bèm, lát nữa thì tự trốn đi."

Dưong Bach Xuyen biet voi the tran nay thì hom nay han dung mong tron, bởi vì chính hắn đã g**t ch*t Ma Huyền, ánh mắt của Bắc Minh Ma Đế sẽ theo dõi hắn. Có lẽ hắn ra tay có thể tạo một hy vọng cho những người khác chạy trốn, nếu không 10 cường giả ... Tất cả đều sẽ xong đời.

Bắc Minh Ma Đế gần giọng hỏi: "Ai là Dương Bách Xuyên?”

Dương Bách Xuyên run rẩy, hắn nhìn chẳm chẳm Bắc Minh Ma Đế: “Ta chính là Dương Bách Xuyên, ngươi là Bắc Minh Ma Đế của núi Ma Quật đúng không?"

Tuy đã đoán được người mặc đồ trắng xuất hiện cuối cùng chính là Bắc Minh Ma Đế nhưng Dương Bách Xuyên vẫn muốn xác nhận.

“Đúng, chính là bản đế, rất tốt, không hèn nhát, dám thừa nhận." Bắc Minh Ma Đế nhìn chằm chằm Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên cảm nhận được bị một luồng hơi thở lạnh lẽo ngắm giữ, cũng biết nếu Bắc Minh Ma Đế đã đến thì chứng tỏ giống như những gì Đông Phương Thiết Nhân nói, chắc chắn Ma Huyền đã dùng bí pháp gì đó để báo cáo cho bí địa Bắc Minh.

Ngay sau đó Bắc Minh Ma Đế tiếp tục nói: "Ngươi đã giết đệ đệ Ma Huyền của bản đế, có thừa nhận hay không?"

Đã đến nước này thì Dương Bách Xuyên cũng không có gì phải sợ: "Chính ta đã giết Ma Huyền, nhưng chuyện này không liên quan gì đến những người khác, chính ta sẽ tự chịu trách nhiệm. Bắc Minh Ma Đế, ngươi có thể để bọn họ rời đi hay không? Ngươi chính là Bắc Minh Ma Đế, không đến mức giận chó đánh mèo những người khác đúng không?"

Dương Bách Xuyên muốn tranh thủ cơ hội để những người khác chạy trốn, nhưng kết quả.

Bắc Minh Ma Đế cười nói: "Tiểu tử, bản đế là Ma tộc, không đối trá như Tiên tộc các ngươi, có thù oán sẽ báo thù, hơn nữa ... Ngươi tưởng bản đế không biết những người này đều là người bên cạnh của ngươi sao? Ngươi còn dám nói cái chết của Ma Huyền không liên quan đến bọn chúng?

Đúng là bản đế không đến mức so đo với đám tiểu bối các ngươi, cho những kẻ khác toàn thây đã là ơn huệ lớn nhất của bản đế. Còn ngươi, tốt nhất đừng phản kháng, bản đế sẽ rút tiên hồn của ngươi, để tiên hồn của ngươi chịu sự trầm luân. Nếu phản kháng thì cũng đừng trách bản đế bắt nạt ngươi."

Dương Bách Xuyên tức gian, hắn không ngờ Bắc Minh Ma Đế lại có thể nói ra những lời không biết xấu hổ như vậy: "ĐM, Ma Đế thì ghê lắm hả? Tưởng ta sẽ sợ ngươi, cùng lắm thì cá chết lưới rách."

"Ha ha ha ... " Bắc Minh Ma Đế cười to: "Cá chế lưới rách? Ha ha, ngươi có tư cách đó sao?"

"Có tư cách hay không thì thử sẽ biết." Dương Bách Xuyên lạnh lùng nói.

"Được, bản đế muốn nhìn xem thực lực của ngươi có mạnh như miệng của ngươi hay không." Dứt lời, Bắc Minh Ma Đế gần giọng nói: "Các tướng nghe lệnh, Dương Bách Xuyên sống, những người khác giết hết."

“Cẩn tuận mệnh lệnh của đại đế." Chín Ma Tướng ăn ý đáp lại, sau đó cùng vọt về phía đám người Dương Bách Xuyên.

Dương Bách Xuyên biếc sắc, hắn biết lần này phải liều mạng, hắn gầm lên: “Pháp tắc khí tràng, Thủy Hỏa Bất Dung, đóng băng cho ta."

Hắn nghĩ rất đơn giản, muốn cản lại chín Ma Đế để cho những người khác có cơ hội chạy tốn.

Điều duy nhất làm hắn thả lỏng chính là Bắc Minh Ma Đế không ra tay, có lẽ khinh thường ra tay đối phó với hắn.

Trong tình hình như này, Dương Bách Xuyên biết mình phải dùng toàn lực để ngăn cản chín Ma Đế.

Thật ra hắn cũng không nắm chắc, cho dù hắn có được lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên nhưng không biết có thể giữ chân được chín Ma Đế hay không.

Hai tay Dương Bách Xuyên ngưng tụ pháp lực, lực lượng thiên địa trong vòng cây số lập tức hội tụ lại, sau đó tung chưởng về phía chín Ma Đế.

Trời rung đất chuyển, vô số tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.

“Phụt!"

Dương Bách Xuyên hộc màu, không chỉ không cản được lực lượng đó mà còn bị phản phệ.

Hắn đã xem nhẹ thực lực của chín Ma Đế, thực lực của bọn họ vượt xa sự tưởng tượng của hắn.
 
Back
Top Bottom