Chu Hoài tỉnh dậy trong sự ngạc nhiên, y nhìn về Thẩm Trạch đối diện, trong lòng thầm than quá lơ là.
Vốn tưởng hắn là người phàm không có đạo hạnh, chẳng thể ngờ một đòn y đã ngã xuống.
Trên người bạch y vốn đã bị lột để lộ trung y thấp thoáng điểm hồng trước ngực, chân bị xích lại.
Ánh mắt Thẩm Trạch tối sầm, không còn vẻ thiện lương cứu người, ngược lại giữa chân mày mang theo lệ khí, dường như đã hắc hóa.
Nói Chu Hoài ngây thơ cũng phải, tình cảnh bây giờ y vẫn không nghĩ tới Thẩm Trạch động tình, chỉ nghĩ hắn bị y phá giới tức giận muốn trừng phạt.
Càng kiêng dè, cái miệng nhỏ càng không nể nang trêu ghẹo.
- Ân công, không biết ngài bắt tiểu sinh về làm gì.
Phật tổ của ngài có dạy ngài không được phá duyên lành của người khác hay không?- Phật tổ có dạy ta không phá duyên lành của người khác không thì ta không biết, nhưng sách thánh hiền chắc đã dạy ngươi có ân sẽ không báo oán nhỉ?Cái miệng kia đúng là giỏi trêu ngươi, Chu Hoài ngày nào cũng trêu ghẹo hắn đêm đêm đối mặt phật tổ không lúc nào yên, giờ thì tốt rồi cả ngài cũng dẫn đường cho hắn tìm y.Giới cũng phá rồi, tình cũng động rồi, tu căn không còn hắn cũng không cần ngăn mình.
Một chân của Chu Hoài bị trói xích sắt ở một bên cột, hắn tiến y lùi nhưng chẳng được bao lâu đã bị xích níu lại, hắn kéo y ngược trở về ghì xuống dưới thân, một tay xé áo y thoát ra ngoài, ngấu nghiến hôn môi, tay bắt lấy vú mềm.Mùi thơm xộc ngược vào mũi khiến hắn không ngừng được.- Ngươi...ưm..Môi lưỡi cưỡng ép tách mở, đầu lưỡi Thẩm Trạch chen vào khuấy đảo đoạt đi dịch vị, trung y xé nát để lộ vú mềm ra ngoài, bàn tay hắn nhào nặn vú đến khi lớn hơn một vòng, hôn đến khi Chu Hoài không thở nổi mới rời khỏi môi xuống dưới.
Y càng giãy dụa, xích dưới chân vô thức phát ra tiếng leng keng chọc người, cả người bị đè nặng xuống tùy ý xoa nắn, Chu Hoài nửa giận nửa sợ tát hắn.
- Ngài là người xuất gia, dám làm bậy ở đây à?Nói như vậy nhưng lần đầu y biết sợ, Thẩm Trạch nhìn y như muốn ăn tươi nuốt sống, dù y có đạo hạnh nhưng bản năng yêu tu luông kiêng dè nơi cửa phật, lúc này vừa muốn đánh người lại bị ghì chặt.
Hóa ra chiếc xích trên chân phong ấn yêu lực, Chu Hoài tức giận gắt gỏng.
- Đồ lưu manh, mau thả ta ra.- Ồ?
Chu Hoài ngươi cũng biết đây là cửa phật, ta là người xuất gia cơ à?
Trăm nhân đều có quả, đây không phải là ngươi dày công cọ cái thứ mềm mại này vào người ta sao?Tay nắn vú mềm đến đã tay thì mặt cũng xuất hiện bàn tay năm ngón hồng nhạt.
Hắn xoa nhẹ khoé môi chảy máu gạt đi, đè ngược người y ra đè giữ hai tay lại hôn ngấu nghiến môi lưỡi, ép giữa hai người không một kẽ hở rồi trượt xuống cổ, hắn để lại vô số vết đỏ tím doạ người cắn cho thoả lòng ghen tuông, kéo xuống vú một bên ngậm bên còn lại nắn bóp, khố quần bị kéo tuột ra mút sưng hai bên hắn liền chen xuống giữa hai chân đưa đẩy môi lưỡi.- Ha..- Ah..đau quá..
Từ cần cổ xuống ngực vô số vết cắn chi chít nhìn mà dọa người, Thẩm Trạch dường như rất hưởng thụ cắn mút từng dấu vết trên da thịt, eo mỏng bị giữ lấy nhào nặn vú ngậm vào.
Môi nhỏ bị mút sưng thở dốc, hai chân tách mở để lộ hoa huyệt nhỏ bên dưới, Thẩm Trạch vùi đầu liếm mút càng khiến y sợ hãi hơn, chân đạp đối phương, chột dạ mắng.
- Là ngài tâm không tịnh...cớ gì trách ta..ha, đừng..đừng mà..Hoa huyệt tách mở chen đầu lưỡi vào trong đưa đẩy, hồ ly bản tính dâm bị liếm đến mức ướt nhẹp, Thẩm Trạch giữ hai chân vùi đầu hút từng ngụm nước dâm, liếm khiến y cao trào bắn ướt mặt hắn.
- Ưm..Mười bảy năm có lẻ qua, Thẩm Trạch luôn giữ cho mình một thân không nhuốm bụi trần, nhưng hắn cũng là nam nhân tuy giấu đi nhưng vẫn có chỗ khó nhịn, gặp được Chu Hoài không khác gì một miệng nút bị đóng lâu ngày mở ra kéo theo những thứ bên trong tuôn ra ồ ạt như là động tình, như là khao khát nguyên thủy.Lưỡi linh hoạt chen vào liếm ướt bị y đạp lại vùi vào huyệt non bú mút.- Ta tâm không tịnh nên mới thích ngươi, ngươi trêu ghẹo ta xong lại đi câu dẫn nam nhân khác.Chu Hoài cố khép huyệt lại né tránh hắn, Thẩm Trạch nếm nước dâm y vừa cao trào ngay trước mặt y, càng nghĩ càng tức giận khi nhớ đến cảnh y ngồi trong lòng tên nam nhân kia, hắn mang ra cái roi trong ống tay.- Nương tử dâm phải dạy dỗ huyệt non.Chát, roi thừng chạm đến huyệt non liền khiến y phát run, hắn lại quất thêm một roi nữa.- Ha.. bị đánh đau còn có thể cao trào được, ngươi xem ngươi có dâm không hả?Thẩm Trạch đem côn thịt cọ vào miệng huyệt vừa bị tét đỏ như an ủi, ngậm lấy môi y.- Thế thì tiếc quá, không được như ý ngươi muốn rồi, ngươi chỉ có thể cùng với ta, bị ta chơi chết.Hai vết roi kia hằn trên miệng huyệt y khiến cho Thẩm Trạch có chút xót xa mới dùng côn thịt xoa cho y, kết quả cái miệng của Chu Hoài không chọc hắn sinh khí thì không yên, hắn không biết mình đã làm sai với y chỗ nào mà y trêu đùa hắn như vậy.- Không phải hồ ly ngươi dâm đãng sao?
Ta bồi ngươi.Hành động dịu dàng dự định bay sạch, hắn mạnh bạo lật người y lại, kéo mông vểnh lên nắm lấy tóc y kéo ngược đem côn thịt đâm vào miệng huyệt đã cao trào hai lần, côn thịt thô lớn của nam nhân mười bảy tuổi dũng mãnh cắm lút cán vào trong y, máu trinh cùng nước dâm hoà lại chảy dọc xuống đùi.Thẩm Trạch giữ lấy mông y nhào nặn biến dạng, nhấp vào.- Ha.. chặtCả người Chu Hoài dựa trên bệ dưới tượng phật, mông vểnh nhếch cao để hắn tùy ý cắm vào, một hơi đâm lút cán khiến y chưa kịp chuẩn bị đã nhận lấy cơn đau như xé rách hạ thân, máu hòa lẫn nước dâm chảy xuống đùi non trắng nõn trông vô cùng đáng thương.
- Ưm..đau quá, mau buông ta ra..tên dâm tặc..Cơn đau kéo dài khiến Chu Hoài gần như chửi mắng theo bản năng, ấy vậy Thẩm Trạch càng nứng hơn giữ lấy mông nộn hung hăng nhấp vào, tinh nguyên bị cướp mất, qua mấy lần nhấp vách huyệt dần quen với kích thước côn thịt, nước dâm ướt nhẹp khiến gậy thịt gần như muốn chen vào đâm tới nơi sâu nhất.
Chu Hoài há miệng thở dốc, nước mắt sinh lý rơi xuống gò má trắng nõn, y chưa kịp thích nghi, côn thịt lại một lần nữa kéo ra, cắm mạnh vào trong.
- Sâu quá..ha..ah..ngươi ức hiếp người khác...Đầu khấc chen chúc vào huyệt nộn tìm điểm dâm nghiền ép, trong lúc cao trào Chu Hoài vô thức lộ đuôi đỏ rực đung đưa sau hõm cụt, tai mềm rủ xuống, chóp đuôi muốn tránh ra lại bị Thẩm Trạch nắm lấy đụ vào trong.Đầu khấc chen vào nơi tiểu huyệt chật hẹp liên tục thúc rút, đụ mở từng tầng tầng lớp lớp ép vách huyệt phảo tiếp nhận hắn, Chu Hoài dựa tay lên dưới bệ tượng mông vểnh ra sau ăn từng cú nhấp giã mạnh của hắn.
- Sướng.. nương tử ngoan, bóp thật chặt.. hầu hạ ta sướng.Mặc kệ Chu Hoài mắng chửi thậm tệ ra sao, Thẩm Trạch cao hứng đụ nẩy y, tai lẫn đuôi mọc ra, hắn vậy mà thu phục một tiểu yêu tinh bằng côn thịt thật.
Đây chẳng phải là trừ hại cho dân sao, nhốt y bên cạnh không để y hại người nữa, hắn nắm lấy đuôi nắc vào cắm sâu tận cùng kéo môi y ra sau đá lưỡi, tay cũng không rảnh rỗi mà xoa ngực y.Tiếng bạch bạch hoà cùng tiếng dây xích leng keng, chọc người vô cùng.- Sướng.. không hm?
Ta sắp ra rồi, cho người ăn tinh dịch no, sớm sinh hồ ly con cho ta.Cứ ngỡ bắn rồi hắn sẽ dừng không ngờ bế thốc y lên, tiến ra giữa chính điện để y nằm ngửa ra kề lưng lên mặt bàn để bốc quẻ, trên đầu y là phật tổ đang cười y ngước đầu liền thấy.Hắn nắc liên tục vào trong.- Gọi tướng công.Từ trên xuống dưới Chu Hoài đều dấu vết hôn cắn đỏ tím của Thẩm Trạch, bên eo, mông hằn dấu tay đỏ ửng giữ lấy nắc vào, hạ thân bị đụ văng đầy nước dâm ướt cả lông đuôi, trông giống như một bé hồ ly đỏ bị chơi hỏng.Cả người bị đè ngửa ra bàn, vú mềm sưng một vòng lại bị xoa nắn như muốn ép ra sữa, môi lưỡi hơi sưng quấn lấy lưỡi y không thở nổi, vừa mới được thả ra lại bị Thẩm Trạch tiếp tục hôn vào, đến khi bên tai chỉ còn tiếng rên đứt quãng dễ nghe.- Ha..chậm một chút, bên trong ngứa..đừng đâm chỗ đó..Xen lẫn tiếng rên rỉ đứt quãng, Thẩm Trạch cứ nghĩ Chu Hoài sẽ ngoan ngoãn gọi tướng công, nào ngờ y nổi tính dâm, đuôi đỏ quấn quanh hông hắn trêu tức, vách huyệt siết chặt không cho bắn, vừa thở vừa cười nhạo.- Ah..tốt nhất ngươi nên chơi nhanh chút, lát ta còn phải về động phòng..ưm, động phòng với tướng công của ta..- Được thôi, nếu ngươi đã thích động phòng, ta sẽ cho ngươi toại nguyện.Đuôi đỏ quấn quanh hông hắn, Thẩm Trạch cũng biết chơi không kém y ép chặt bao nhiêu hắn kiên quyết đụ mở bấy nhiêu.
Hắn từ bên trên dập xuống, tay điên cuồng bóp vú mềm, môi quấn lấy môi dây dưa.- Đụ chết ngươi, xem kẻ nào còn muốn chơi lại cái huyệt dâm bị đụ lỏng này.Càng nói càng cắm rút mạnh bạo hơn, nắc sâu vào trong y nắm lấy đuôi giã bạch bạch, lúc sau nhìn thấy chuỗi phật châu lại lấy xuống lăn qua lăn lại lên vú y, ép y đem lưỡi ra chơi đùa với phật châu, ở bên dưới bắt đầu nắc chậm lại trêu chọc.- Không gọi tướng công đúng không?Từng tầng huyệt vừa khép chặt lại bị đụ mở lần nữa, Thẩm Trạch đè y xuống càng lúc càng nắc mạnh, vừa mới cao trào lại bị côn thịt chơi lên đỉnh lần nữa, chuỗi hạt châu lăn trên vú nhạy cảm khiến cả người y run lên, cánh môi vừa được thả ra lại bị ép ngậm chuỗi phật châu, y đá lưỡi giống như liếm mút đến nghiện, chọc cho Thẩm Trạch nứng đến mức côn thịt phồng to giã vào điểm dâm ép bắn.- Nhanh một chút...hưm..ta chịu không nổi, muốn ra...tướng công..- Nói cho phật tổ nghe ngươi là của ai sẽ mở chân cho ta chơi mỗi ngày rồi ta sẽ chơi ngươi sướng.Sự hùa theo của Chu Hoài khiến hắn vô cùng hài lòng, hắn từ thả chậm tra tấn đến nắc nhanh dần, cả người thốc y lên để tay y vào qua cổ thúc rút bên dưới.
Chu Hoài bị bế trũng xuống, huyệt non chỉ có thể nuốt tận gốc, hắn nắc nẩy y thêm trăm cái rồi bắn hết vào trong.Từ đầu đến cuối không để phí một giọt nào làm y một bụng phồng như mang thai 3 tháng.- Ngoan lắm.