Trọng Sinh Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước

[BOT] Dịch

Quản Trị Viên
Tham gia
24/9/25
Bài viết
286,938
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczOFH1TN2fyo3OH6-ErJ3G3Gtqs0jyJwle3qhiHs8-0EeHOyV9DbmHz-efiOBT1fzaRTXKiO2WOG-aDa97asLnlB0YgBVJD6I_OK-4WXWArWvmQV4_uva4e2wg0AB-gkDjuOThd46pu_-7fV9kS4iQlh=w215-h322-s-no-gm

Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Tác giả: Khuyết Danh
Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Khác
Trạng thái: Full


Giới thiệu truyện:

Thể loại: Trọng Sinh, Cổ Đại, Vả Mặt, HE, Gia Đình

Team dịch: Ổ truyện của MeoMeoz

Văn án:

Kiếp trước, tỷ muội ta cùng nhau xuất giá.

Muội muội ta tính đạm như cúc, ngây thơ thích cười, gả cho Tĩnh vương siêu cấp đ-i-ê-n cuồng. Dưới sự c-ưỡ-ng ép của Tĩnh vương, con bé trở thành nô lệ cung cấp m-á-u cho bạch nguyệt quang của hắn. Cuối cùng ch-ếc thảm vì trúng đ-ộ-c.

Còn ta - cái kẻ bụng dạ đen tối, đ-ộ-c địa, bị vị Thủ phụ đại nhân ôn hoà, ấm áp ném cho tờ hưu thư rồi đuổi về nhà mẹ đẻ. Cuối cùng bệnh ch-ếc trong một khoảng sân đổ nát.

Mở mắt ra lần nữa, hai ta đã quay trở lại ngày bản thân lựa chọn hôn thư.

Bọn ta nhìn tờ hôn thư trong tay đối phương:

“Đổi?”

“Đổi!”​
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 1: Chương 1


Kiếp trước, tỷ muội ta cùng nhau xuất giá.

Muội muội ta tính đạm như cúc, ngây thơ thích cười, gả cho Tĩnh vương siêu cấp đ-i-ê-n cuồng. Dưới sự c-ưỡ-ng ép của Tĩnh vương, con bé trở thành nô lệ cung cấp m-á-u cho bạch nguyệt quang của hắn. Cuối cùng ch-ếc thảm vì trúng đ-ộ-c.

Còn ta - cái kẻ bụng dạ đen tối, đ-ộ-c địa, bị vị Thủ phụ đại nhân ôn hoà, ấm áp ném cho tờ hưu thư rồi đuổi về nhà mẹ đẻ. Cuối cùng bệnh ch-ếc trong một khoảng sân đổ n-át.

Mở mắt ra lần nữa, hai ta đã quay trở lại ngày bản thân lựa chọn hôn thư.

Bọn ta nhìn tờ hôn thư trong tay đối phương:

“Đổi?”

“Đổi!”

Hai ta nhìn nhau mỉm cười. Ta không ngần ngại lấy đi tờ hôn thư của Tĩnh Vương, không tuân theo sự sắp xếp của mẫu thân mình:

“Con muốn gả cho Tĩnh Vương.”

“Tình hình trong phủ Tĩnh Vương rất phức tạp, tính tình con lại mạnh mẽ, nếu gả qua đó con khó mà dung hòa được.”

Mẫu thân không ngừng khuyên bảo ta, muội muội Tạ Cẩm Nhu của ta cũng không phản bác gì. Rõ ràng khi nghe đến cái tên Chu Ngạn Thần, con bé đã không kìm được mà run rẩy.

Nhưng giống như mẫu thân, con bé không muốn ta phải chịu đựng đau khổ.

“Con sẽ gả cho Tĩnh vương, còn tỷ tỷ sẽ gả cho Thủ phụ đại nhân - Tống Kỳ Niên.”

“Con đã yêu thầm Tĩnh vương rất nhiều năm rồi, cầu xin mẫu thân và muội muội, xin đừng cản trở mối nhân duyên tiền định của con!”

Ta cầm tờ hôn thư, không kìm được mà nở nụ cười.

Cái kẻ siêu cấp đ-i-ê-n cuồng đó, cùng ta - kẻ trời sinh đã xấu xa này, không phải rất phù hợp hay sao?
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 2: Chương 2


Kiếp trước, một người ôn nhu, thuần lương như muội muội ta - Tạ Cẩm Nhu, lại phải gả cho tên Tĩnh Vương siêu cấp đ-i-ê-n cuồng.

Tĩnh Vương không thích Tạ Cẩm Nhu, đối xử với con bé hết sức tệ bạc. Mẫu thân của hắn cũng đối xử với Tạ Cẩm Nhu vô cùng khắc nghiệt, thậm chí tới một đứa con ngoài giá thú cũng dám tùy ý đánh đập, mắng chửi muội ấy.

Không ai trong cái gia đình này thực sự coi Tạ Cẩm Nhu là một con người cả.

Tên Tĩnh Vương kia thậm chí còn cưỡng ép Tạ Cẩm Nhu trở thành nô lệ cung cấp m-á-u cho bạch nguyệt quang của hắn!

Cái gọi là nô lệ m-á-u, thực chất là dùng m-á-u để nuôi thuốc cứu người.

Cuối cùng, trong lúc thử thuốc cho bạch nguyệt quang của hắn, Tạ Cẩm Nhu ch-ếc thảm vì trúng đ-ộ-c.

Còn ta thì gả cho Thủ phủ đại nhân, phu quân là văn nhân, bà bà là quý nữ tới từ một gia tộc lớn, dịu dàng, hiền huệ.

Họ đối xử với ta rất tốt, thế nhưng những kẻ như ta, trời sinh đã xấu xa, đ-ộ-c ác.

Tâm tính ta ác đ-ộ-c, thời điểm nhìn thấy con mèo cưng của bà bà đang ở trên tường cao, rõ ràng là ta có thể cứu được nó, nhưng ta chỉ biết trơ mắt nhìn nó rơi xuống mà ch-ếc.

Bà bà hoàn toàn thất vọng về ta.

Khi phu quân ta vừa nói chuyện với một nữ tử xa lạ, ta liền trở lên ghen tuông mù quáng, tàn nhẫn r-ạ-ch n-át mặt nàng ta.

Dần dần, bọn họ đều trở nên chán ghét ta, ném cho ta một tờ hưu thư rồi tống khứ ta về nhà mẹ đẻ.

Là một nữ nhân bị nhà chồng ruồng bỏ, đương nhiên ta sẽ không được nhà mẹ đẻ chào đón. Họ ném ta tới một sân viện đổ n-át, để ta tự sinh tự diệt. Cuối cùng, ta bệnh tật quấn thân, trút hơi thở cuối cùng trong khoảng sân ấy.

“Được rồi, các con cứ chuẩn bị tốt đi, ba ngày nữa sẽ xuất giá.”

Sau khi mẫu thân ta rời đi.

Muội muội cầm tờ hôn thư, bước đến gần ta với đôi mắt đỏ hoe.

Giọng con bé vẫn nhẹ nhàng như cũ:

“Tỷ tỷ, Tống Kỳ Niên là một nam nhân rất tốt, tỷ nên gả cho hắn.”

Ta nhìn muội muội mình, nhìn đôi tay không ngừng run rẩy và đôi mắt đỏ hoe của con bé. Ta liền biết, hai chúng ta đều đã sống lại.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 3: Chương 3


Rõ ràng muội ấy rất sợ Tĩnh vương, nhưng kiếp này muội ấy vẫn nguyện ý gả cho hắn. Không những không cướp lấy mối hôn sự của ta, mà còn khuyên ta nên trân trọng Thủ phụ đại nhân kia.

Tạ Cẩm Nhu, muội thực sự rất ngu ngốc.

“Tạ Cẩm Nhu, ta bị ném cho một tờ hưu thư, ch-ếc vì bệnh tật trong một sân viện đổ n-át, ta cũng sống không mấy tốt đẹp.”

Ta bình tĩnh nói với Tạ Cẩm Nhu.

Con bé hơi giật mình, chẳng mấy chốc đôi mắt đã trở nên mờ mịt.

Cuộc trò chuyện giữa hai chúng ta cứ thế rơi vào im lặng trong giây lát.

“Đổi đi, đổi đi, biết đâu được kết cục sẽ khác?”

Đương nhiên là sẽ khác. Đời này ta sẽ không ch-ếc, ta cũng sẽ không cho phép Tạ Cẩm Nhu ch-ếc.

Ta lấy đi tờ hôn thư của Tạ Cẩm Nhu.

Hôn sự đã định xuống, ta vẫn nhất quyết muốn gả cho Tĩnh Vương. Mẫu thân ta không còn cách nào khác, đành phải cắn răng chuẩn bị của hồi môn, đồng thời chủ trì hôn lễ cho hai chúng ta.

Tống Kỳ Niên đích thân tới rước muội muội về rinh. Hắn mặc một thân giá y đỏ rực, càng khiến bản thân trở nên phong thần tuấn lãng, soái khí ngút trời.

Kiếp trước, hắn là phu quân của ta, đối xử với ta vô cùng tốt.

Cũng ở kiếp trước, trước khi trút hơi thở cuối cùng, ta bệnh nặng tới nỗi không ai thèm quan tâm đến sự sống hay cái ch-ếc của ta.

Đời này, ta sẽ không làm hại hắn nữa, hy vọng hắn cùng Tạ Cẩm Nhu có thể cầm sắt hoà minh, phu thê ân ái.

Ta gả cho Chu Ngạn Thần.

Hắn thậm chí còn chẳng thèm tới nghênh thú ta vào cửa. Người ở phủ Tĩnh Vương chạy tới, thông báo Chu Ngạn Thần bận việc nên không thể tới đón ta.

Ta cảm thấy buồn cười, hắn thì có việc gì bận chứ?

Rõ ràng tối qua hắn mải mê tửu sắc nơi Hoa lâu, ngủ say nên không muốn tới rước ta về.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 4: Chương 4


Kiếp trước, Tạ Cẩm Nhu đã phải chịu đựng những ấm ức như thế.

Mẫu thân thấy ta bị Chu Ngạn Thần coi thường như thế, liền tức giận mắng ta.

“Ta đã bảo con cưới Tống Kỳ Niên, nhưng con không nghe, nhất quyết muốn gả cho Chu Ngạn Thần. Mới bây giờ mà hắn đã không coi con ra gì như thế, nhất định sau này sẽ có ngày con phải hối hận!”

“Không sao đâu mẫu thân. Chẳng qua Tĩnh Vương đang bận công vụ, không có thời gian quan tâm tới hôn sự của mình thôi. Con không thể trách hắn chỉ vì hắn làm việc chăm chỉ được.”

Ta mỉm cười an ủi mẫu thân.

Sau đó bước lên kiệu hoa, vui vui vẻ vẻ chờ đợi tới phủ Tĩnh Vương.

Nếu hỏi có hối hận không ấy hả?

Thì ta hy vọng, Chu Ngạn Thần sẽ không hối hận khi cưới ta.

Ta tưởng nguyên chuyện Chu Ngạn Thần không tới đón ta, đã là hắn đi xa lắm rồi.

Không ngờ tới lúc bái đường thành thân, Chu Ngạn Thần cũng không thèm đến.

Thứ đến là một con ch-ó do Chu Ngạn Thần nuôi, nó đeo một bông hoa lớn đỏ rực.

Hắn vậy mà dám để nó tới bái đường cùng ta?

Con ch-ó nhìn ta đầy dữ tợn.

Nó đối với ta tràn đầy địch ý, muốn xông tới c-ắ-n ta.

Khách khứa xung quanh có chê cười, có mỉa mai, có thương hại. Bọn họ xì xào bàn tán.

“Tạ tiểu thư chuẩn bị bái đường cùng một con ch-ó sao? Buồn cười thật đấy!”

“Tĩnh Vương thật sự không thích Tạ tiểu thư rồi, vậy mà để nàng bái đường cùng một con ch-ó. Đảm bảo đây chính là trò cười lớn nhất kinh thành.”

“Nếu như ta mà là Tạ Muội Đường, ta sẽ đ-ậ-p đầu mà ch-ếc ngay tại đây, sống có ý nghĩa gì nữa chứ?! Ha ha ha.”

Bọn họ trắng trợn chế giễu, mỉa mai ta, chỉ ước ta đ-â-m đầu vào cột ch-ếc ngay tức khắc.

Người hầu của Chu Ngạn Thần đi ra, tiến tới chỗ ta mà thông báo:

“Tạ nhị tiểu thư, Vương gia nói mệt quá không dậy nổi. Đây là con ch-ó mà Vương gia nuôi, ngày thường ngài ấy cưng chiều nó nhất. Hôm nay đành để nó thế Vương gia tới bái đường cùng Tạ nhị tiểu thư vậy, cũng như nhau cả thôi ấy mà.”

Chủ nhân của hắn coi thường ta thì thôi, ngay cả một tên người hầu cỏn con như hắn cũng dám coi thường ta.

Đôi mắt hắn tràn đầy sự chế giễu, đối với một Vương phi như ta lại không hề có chút tôn kính nào.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 5: Chương 5


Ta không nói gì, ánh mắt rơi vào bà bà, người vẫn đang ngồi ở trên đài cao, cách đó không xa.

Bà bà không những không trách móc gì Chu Ngạn Thần, ngược lại còn nói với ta:

“Hôm qua phu quân ngươi bận công vụ tới khuya, thật sự không thể dậy nổi được. Là phu nhân của nó, ngươi phải rộng lượng tha thứ cho lỗi lầm của nó. Khách khứa đều đã đầy đủ, mau bái đường đi.” Bà bà muốn hùa theo Chu Ngạn Thần, coi ta là quả hồng mềm mà ức h-i-ế-p, bắt nạt ta.

Ngay cả bà bà cũng đã nói vậy, các quan khách có mặt đều nhìn nhau đầy ẩn ý, sau đó không nhịn được mà cười ầm lên.

Thì ra ở kiếp trước, Tạ Cẩm Nhu đã phải gả cho Chu Ngạn Thần trong hoàn cảnh như thế này.

Chỉ mới tới bước bái đường, đã bị Chu Ngạn Thần cùng người ở phủ Tĩnh Vương làm nhục như thế.

Vậy mà khi trở về nhà mẹ đẻ, muội ấy chưa bao giờ đề cập qua.

Chu Ngạn Thần không cùng muội ấy về, thì muội ấy chỉ biết lặng lẽ ngồi đó với đôi mắt đỏ hoe.

Khi mẫu thân hỏi muội ấy.

Muội ấy sẽ nở nụ cười dịu dàng và nói:

“Phu quân con bận lắm, không cùng con về được. Lần sau hắn sẽ tới bái kiến phụ mẫu sau.”

Khi ta nói cười ầm ĩ với các quý nữ, có người đã từng nói qua:

“Muội muội ngươi gả vào phủ Tĩnh Vương, sống còn tệ hơn cả một con ch-ó.”

Quý nữ đó bị ta đánh đ-ậ-p tơi tả. Khi ấy, ta tưởng nàng ta ghét ta nên muốn sỉ nhục ta. Không ngờ Tạ Cẩm Nhu lại phải trải qua những điều ấy thật. Những gì nàng ta nói về Tạ Cẩm Nhu không sai chút nào.

Ngày muội ấy gả vào phủ Tĩnh vương, muội ấy phải bái đường thành thân với một con ch-ó.

Cho nên quý nữ đó mới nói, Tạ Cẩm Nhu sống còn tệ hơn cả một con ch-ó.

Vậy mà muội ấy chưa bao giờ nói với ta..
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 6: Chương 6


Tạ Cẩm Nhu, kiếp này hãy để ta đứng lên đòi lại công bằng cho muội. Bất kì kẻ nào từng bắt nạt muội, đều đáng ch-ếc!

Thấy ta đứng bất động ở đó, bà bà cau mày, không vui giục ta:

“Tạ Muội Đường, mau tới bái đường đi, khách khứa đều đang chờ hôn yến bắt đầu.”

Ta nhếch khóe miệng, nhìn bà bà thật sâu:

“Ý mẫu thân là muốn con bái đường cùng một con ch-ó sao?”

“Ta đã nói rồi, phu quân ngươi rất bận, không thể dậy được. Cứ để con ch-ó của nó bái đường cùng ngươi, giống nhau cả thôi. Đừng ở đây lãng phí thời gian, trì hoãn giờ lành.” Bà bà thiếu kiên nhẫn nói.

Nghĩ cũng thật buồn cười. Cái gì mà bái đường với một con ch-ó, lại còn giờ lành?

“Ý mẫu thân là muốn nói, Vương gia chính là ch-ó sao? Nên nó mới có thể thay mặt Vương gia cùng ta bái đường?”

“Cái thứ khốn nạn, ngươi... ngươi đang nói cái gì vậy! Sao lại có thể gọi phu quân mình là ch-ó?” Bà bà giận quá, chỉ vào mũi ta mà chửi bới.

Ta không khỏi bật cười: “Ta không mắng hắn. Ta là gả cho Vương gia, chứ không phải gả cho một con ch-ó. Mẫu thân không chịu để Vương gia đến, thay vào đó lại để một con ch-ó đến bái đường cùng ta. Như vậy không phải mẫu thân đang mắng Vương gia là ch-ó sao?”

Khách khứa xung quanh nghe xong, đều không nhịn được mà cười vang lên.

Tất cả bọn họ đều thấy, những gì ta nói vô cùng hợp tình hợp lý.

Chu Ngạn Thần gần như đang mắng chính mình.

Bà bà chắc chắn không thể giấu nổi chuyện này, thế nên bà ta và Chu Ngạn Thần nhất định sẽ sỉ nhục ta đến cùng:

“Bớt nói mấy chuyện không phải sự thật đó đi, mau tới bái đường, phu quân ngươi sẽ không đến đâu.”

“Không đến? Hắn không đến thì không được.” Ta gằn từng chữ một.

Nếu Chu Ngạn Thần không đến thì không được.

Ta không phải Tạ Cẩm Nhu, ta là kẻ xấu trời sinh, làm sao có thể chiều chuộng bọn họ được?

Có lẽ do bà bà tức giận, con ch-ó để ý thấy được nên lao về phía ta muốn c-ắ-n.

Ta rút con d-a-o trong người ra, đ-â-m thẳng vào cổ con ch-ó.

M-á-u lập tức b.ắ.n tung tóe.

Khiến khuôn mặt ta cùng bộ giá y trên người, đều nhiễm một màu đỏ rực. Thậm chí đến cả tấm thảm xung quanh ta cũng dính đầy m-á-u, khiến người ta nhìn thấy mà phát hoảng.

Con ch-ó r3n rỉ và sủa mấy tiếng, sau đó liền ch-ếc.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 7: Chương 7


Khách khứa hỗn loạn một hồi, các quý nữ hét lớn:

“Ahhhhh! Tạ Muội Đường đã gi-ếc con ch-ó.”

“Tạ Muội Đường, ngươi vậy mà dám gi-ếc con ch-ó! Ngươi có biết nó là con ch-ó yêu thích của Vương gia không?!” Bà bà tức giận tới mức không thể đứng yên, bàn tay không ngừng run rẩy mà chỉ về phía ta.

Trong ngày trọng đại. Ta đã gi-ếc ch-ếc con ch-ó yêu thích của Chu Ngạn Thần, tắm m-á-u cho hiện trường hôn yến.

“Ch-ó c-ắ-n chủ thì đương nhiên phải gi-ếc.” Ta thản nhiên nói.

“Ngang ngược! Ngang ngược!”

“Thật là quá ngang ngược!”

Bà bà hét lên:

“Gọi Vương gia tới đây!”

Ngay sau đó, một nam nhân mặc y phục xanh lam, họa tiết mây bay sải bước tiến vào:

“Tạ Muội Đường, ngươi gi-ếc con ch-ó của bản vương, bản vương sẽ gi-ếc ngươi!”

“Chu Ngạn Thần, ngươi tới rồi.” Ta cong cong khoé môi, như vừa nói, nếu Chu Ngạn Thần không đến thì sẽ không được.

Chu Ngạn Thần bước tới gần ta, rút kiếm định gi-ếc ta.

Kiếp trước, Tạ Cẩm Nhu không gi-ếc con ch-ó. Thay vào đó ngoan ngoãn bái đường cùng nó.

Đương nhiên Chu Ngạn Thần sẽ không gi-ếc muội ấy.

Mà ta đã gi-ếc con ch-ó của Chu Ngạn Thần, thế nên chắc chắn hắn sẽ không tha cho ta.

Những người xung quanh đều sợ hãi và tò mò, tự hỏi liệu Tĩnh vương có thực sự gi-ếc ta hay không.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 8: Chương 8


Ta đứng đó không nhúc nhích, trên mặt thậm chí còn nở nụ cười.

Ngay lúc thanh kiếm của Chu Ngạn Thần chĩa xuống, ta chậm rãi nói:

“Chu Ngạn Thần, nếu hôm nay ngươi gi-ếc ta, ngày mai ngươi sẽ bị đưa vào ngục ngay lập tức.”

“Đúng là một nữ nhân điên điên khùng khùng! Lời lẽ điên rồ gì cũng dám thốt ra! Phụ thân ngươi cũng chỉ là một tên tướng quân cỏn con, ngươi lấy đâu ra dũng khí mà dám náo loạn ở trong phủ của ta?” Chu Ngạn Thần căn bản không để tâm chút nào.

“Thật sao? Phụ thân ta trấn giữ biên giới, nắm giữ rất nhiều binh quyền. Ta lại là nữ nhi người sủng ái nhất. Ngươi cho rằng ta không dám náo loạn sao?”

“Được, được, được, nếu ngươi có dũng khí, hôm nay ta sẽ gi-ếc ngươi, xem phụ mẫu ngươi có thể làm gì được ta?”

Chu Ngạn Thần muốn tấn công ta lần nữa.

Mưu sĩ bên cạnh hắn liền vội vàng đi tới:

“Vương gia! Xin Vương gia đừng hành động liều lĩnh!” Mưu sĩ vội vã thì thầm vào tai Chu Ngạn Thần.

Kiếp trước, Tạ Cẩm Nhu không tranh không đoạt bất cứ thứ gì. Trái tim lại thiện lương, tốt đẹp.

Muội ấy nhẫn nhịn Chu Ngạn Thần mọi mặt. Hơn nữa ở nhà muội ấy lại không được sủng ái.

Nhưng ta thì khác, ta sẽ không nhẫn nhịn.

Ta mơ hồ nhớ ra, lúc này hẳn phụ thân ta đang đóng quân nơi biên giới. Lập công đánh tan quân xâm lược Bắc Tân Cương, lại lợi dụng tình thế đánh chiếm hai thành trì, thu thêm được một trăm năm mươi vạn kỵ binh.

Năm mươi vạn quân, một trăm năm mươi vạn kỵ binh. Với nhiều nhân số như vậy, nếu phụ thân ta có ý định khác người có thể đi thẳng về phía bắc, thẳng tới kinh thành, đánh chiếm tới hoàng cung, chiếm lấy ngai vàng.

Ta là nữ nhi mà phụ mẫu hết mực cưng chiều, sủng ái. Chu Ngạn Thần sao dám đụng vào ta.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 9: Chương 9


Chu Ngạn Thần nhìn mưu sĩ, sau đó lại nhìn ta, vẻ mặt có chút thay đổi.

“Vương gia, Vương phi vừa mới gi-ếc ch-ếc một con ch-ó không nghe lời, không có chuyện gì, sau này ngài và Vương phi sẽ sống tốt, không nên tạo ra rạn nứt chỉ vì một chuyện nhỏ nhặt, tầm thường như vậy.” Mưu sĩ nhẹ nhàng nói.

“Quên đi, quên đi, một con ch-ó thôi, ta không tranh cãi với ngươi.” Chu Ngạn Thần nói hắn không sợ, nhưng thật ra hắn vẫn lo lắng về binh quyền trong tay phụ thân ta.

Hắn xoay người muốn rời đi, ta tiến lên ngăn cản Chu Ngạn Thần:

“Vương gia, ngươi còn chưa bái đường, ngươi muốn đi đâu?”

“Ngươi còn muốn ta bái đường!?”

“Ngươi gi-ếc con ch-ó của ta thì thôi đi, ta đã không quan tâm rồi. Ngươi còn muốn ta bái đường cùng ngươi? Mơ đi!”

Ta làm Chu Ngạn Thần mất mặt, buộc hắn phải bái đường cùng ta.

Hắn không còn chút mặt mũi nào nữa.

Ta cong cong khoé môi, đi về phía Thừa tướng tân nhiệm - Hạc Thành Châu đang bận rộn cách đó không xa:

“Nếu Vương gia dám rời đi, thì ta không ngại bái đường cùng Thừa tướng và trở thành phu nhân Thừa tướng đâu.”

Lúc đầu, Hạc Thành Châu vẫn đang mỉm cười, bỗng nhiên lộ ra vẻ mặt sợ hãi, hắn nhìn ta chằm chằm, vẻ không thể tin nổi.

“Tạ Muội Đường, ngươi đ-i-ê-n rồi!”

“Tạ Muội Đường,ngươi đ-i-ê-n rồi!”

Hạc Thành Châu và Chu Ngạn Thần đồng thời hét lên.

Đặc biệt là Chu Ngạn Thần, hắn gần như tức giận đến phát đ-i-ê-n.

Trong hôn yến của hắn, tân nương của hắn lại muốn gả cho Thừa tướng. Mặt mũi của hắn coi như vứt cho ch-ó.

Ta không nói gì, mỉm cười nhìn hai người bọn họ.

Chu Ngạn Thần xấu hổ, không dám rời đi.

Bây giờ có lẽ hắn đã hiểu ra, ta đ-i-ê-n lắm, chuyện gì cũng có thể làm được.

Nếu hắn dám rời đi, thì ta cũng dám thật sự bái đường cùng Hạc Thành Châu.

Hạc Thành Châu không dám ở lại thêm một phút giây nào nữa, lén lút bỏ chạy.

Ahh?! Đúng là cái đồ hèn nhát mà.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 10: Chương 10


Vẻ mặt Chu Ngạn Thần ủ rũ. Khi hắn muốn bái đường cùng ta, thì ta lại không muốn bái đường cùng hắn nữa. Ta đi thẳng vào phòng tân hôn. Hắn không muốn bái đường thì không cần bái, muốn bái thì bái á hả? Mơ đi!

Ban đêm, Chu Ngạn Thần để ta phòng không gối chiếc.

Kiếp trước, v.ú già nói Chu Ngạn Thần không trở lại phòng tân hôn, Tạ Cẩm Nhu đợi hắn đến tận rạng sáng.

Đúng là ngu ngốc, nếu ngay cả đêm tân hôn mà Chu Ngạn Thần cũng không đến, thì đồng nghĩa với việc hắn sẽ không bao giờ đến nơi này nữa.

“Tới đây!”

“Dạ tiểu thư.”

Trong sân là những nha hoàn, thị vệ hồi môn của ta. Tất cả bọn họ đều chỉ nghe theo chỉ thị của ta.

“Nếu Vương gia không muốn quay lại phòng tân hôn, thì có nghĩa là hắn không muốn ở cùng ta. Chúng ta không thể làm trái ý Vương gia được. Mau vứt hết đồ đạc của Vương gia ra ngoài!”

Ta ra lệnh cho đám nha hoàn, nhũ mẫu .

“Vâng, thưa tiểu thư.”

Họ không chút do dự, ném sạch đồ đạc của Chu Ngạn Thần ra ngoài.

Khi Chu Ngạn Thần biết tin, hắn tức giận chạy tới sân viện của ta.

Ta đã đi ngủ từ sớm, ngoài cửa là thị vệ hồi môn mà mẫu thân cho, Chu Ngạn Thần bị bọn họ chặn ở ngoài, không được phép vào.

“Tạ Muội Đường, mau ra ngoài!”

Ta phớt lờ hắn.

Chu Ngạn Thần bị mưu sĩ gọi đi.

“Vương gia, Vương gia, chúng ta phải đặt đại cục lên hàng đầu, còn phải dựa vào binh quyền của Tạ gia.”

“Tạ Muội Đường, sớm muộn gì ta cũng sẽ gi-ếc ch-ếc ngươi!” Chu Ngạn Thần tức giận đến mức không thể tức giận hơn, hắn buông lời nguyền rủa, sau đó quay m-ô-ng rời đi.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 11: Chương 11


Sáng sớm ngày hôm sau.

Trước khi ta kịp mở mắt, ma ma dạy quy củ đã tới gọi ta dậy.

“Tiểu thư của chúng ta còn chưa dậy.” nha hoàn Nhụy Nhi của ta vội vã ngăn cản bà ta lại.

Ma ma cười khẩy:

“Đã ở trong cái phủ này rồi, thì Vương phi phải dậy sớm để hầu hạ lão Vương phi. Làm gì có chuyện muốn ngủ lúc nào thì ngủ? Mau dậy đi. Lão Vương phi không thấy ai tới thì sẽ không vui đâu.”

Nhụy Nhi không chịu nhượng bộ:

“Lão Vương phi có nhiều người hầu hạ như vậy, đâu nhất thiết phải phiền tới tiểu thư của ta? Hơn nữa tiểu thư là tân nương vừa mới qua cửa, làm gì có lí nào lại bắt tân nương tới hầu hạ.”

“Tân nương thì mới phải lập quy củ đâu ra đấy. Nếu ngươi còn nói nhảm, ta sẽ sai người tới đ-á-nh ngươi.”

Ma ma bên cạnh lão Vương phi, đương nhiên sẽ không lịch sự với nha hoàn của ta.

“Bây giờ ta sẽ dậy ngay.” Ta nói với ma ma ở bên ngoài.

Ma ma nghe xong liền vô cùng hài lòng.

“Vương phi, nhanh lên, đã muộn rồi.”

Nhụy Nhi giật giật khoé môi muốn nói. Ta ấn tay nàng xuống, để Nhụy Nhi giúp ta lau mặt. Sau khi thay quần áo, ta đi thẳng tới chỗ lão Vương phi.

Kiếp trước, bọn họ đã ức hi/ếp Tạ Cẩm Nhu như thế này.

Đời này, tất nhiên ta sẽ đòi lại công bằng cho muội ấy.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 12: Chương 12


Khi ta bước vào, vừa lúc bà bà vừa mới thức giấc.

Ma ma lập tức đặt chậu nước vào trong tay ta:

“Vương phi, mau hầu hạ lão Vương phi lau mặt.”

Ta cầm lấy cái chậu, liếc nhìn bà bà, khóe miệng nở nụ cười ‘thân thiện’:

“Mẫu thân, xung quanh người lắm người hầu kẻ hạ như vậy, nhưng chẳng người nào hữu dụng cả. Tới việc lau mặt cho người còn không làm được. Không bằng để con dâu thay hết chúng đi.”

“Ý ngươi là gì! Bọn chúng là đang dạy ngươi cách phụng dưỡng bà bà, không phải là bọn chúng không biết làm.” Lão Vương phi trừng mắt nhìn ta.

Ta thốt lên: “Ồ!”

“Nhưng trước khi thành thân, mẫu thân con chỉ dạy con cách chăm sóc phu quân của mình, cách quản lý tài sản riêng ra sao. Chứ chưa bao giờ dạy con cách làm nô tì, cách hầu hạ kẻ khác như thế nào cả.”

“Ngang ngược! Càn rỡ! Ngươi không biết làm?! Trong phủ này có rất nhiều quy củ, cứ từ từ mà học!”

Vẻ mặt lão Vương phi đen sì, tức giận nói:

“Học hành chăm chỉ, nếu không học được, cũng đừng trách ta không khách khí!”

“Vâng thưa mẫu thân, con rất nghe lời mà.”

Sắc mặt bà bà dịu đi một chút, sai hạ nhân bên cạnh mặc quần áo giúp mình.

Bà ta vừa thay xong, thì bỗng dưng ta bị trượt chân. Chậu nước trên tay cứ thế đổ thẳng lên người bà bà.

“Ahhh!!”

“Tạ Muội Đường, ngươi căn bản muốn ch-ếc đúng không?!” Bà bà hét lên, cả căn phòng trở nên hỗn loạn.

“Ôi chao! Con xin lỗi! Mẫu thân ơi, con bất cẩn quá! Người nhìn đi, con dâu đã nói là con không học được những việc nha hoàn chuyên làm rồi mà. Người còn không tin con. Ôi, làm sao bây giờ!” Ta lo lắng nói với bà bà.

Bà bà tức giận tới mức toàn thân run rẩy:

“Gấm Tứ Xuyên, đây là gấm Tứ Xuyên, vật phẩm do Hoàng đế ban tặng đấy…!”

Mỗi tấc gấm đều được dệt thành từ vàng, giá trị liên thành. Để làm nên nó đương nhiên là sẽ tốn rất nhiều tiền tài cùng nhân lực. Hỏi sao lão Vương phi lại không đau lòng.

“Quý giá quá!” Ta thở dài.

Bà ta sao xứng với thứ quý giá như vậy?
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 13: Chương 13


Tạ Cẩm Nhu đã sống dưới sự áp bức của bà ta suốt ba năm ròng. Nhìn sơ cũng thấy được, năng lực đè ép của bà già đ-ộ-c ác này chắc chắn không nhỏ.

Chắc chắn Tạ Cẩm Nhu đã phải chịu đựng sự đ-á-nh đập, mắng mỏ của bà ta không ít.

Nhưng con bé lại ngốc nghếch, lần nào về nhà mẹ đẻ cũng nói tốt cho bà ta, nói rằng bà bà đối xử với con bé vô cùng tốt.

Tốt cái r-ắ-m ấy!

“Gọi Vương gia tới, để hắn lập tức hưu Tạ Muội Đường cho ta! Cái thứ như này phải tống khứ về nhà mẹ đẻ ngay lập tức!” Bà bà tức giận tới mức toàn thân run rẩy.

Khi Chu Ngạn Thần được gọi đến, hắn nhìn mẫu thân của mình người thì ướt nhẹp, lớp trang điểm thì Iấm Iem, đầu tóc thì rối bù, trên người không có chỗ nào là tốt.

“Mẫu thân... Mẫu thân, người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hắn lắp bắp hỏi.

Điều ta không nghĩ đến là.

Bà bà thật sự chỉ vào ta và nói với Chu Ngạn Thần:

“Mau hưu nữ nhân này ngay cho ta! Không cần biết gia thế của nàng ta tốt thế nào, tống khứ nàng ta về nhà mẹ đẻ ngay cho ta!”

Ta đứng đó, nhàn nhã chờ đợi.

Chờ đợi Chu Ngạn Thần trong tương lai biến ta thành nô lệ cung cấp m-á-u cho bạch nguyệt quang của hắn sẽ xử lý như thế nào.

Chu Ngạn Thần thở dài:

“Mẫu thân, đừng chọc nàng nữa. Cứ để hạ nhân làm việc của hạ nhân. Tại sao cứ phải gây sự với nàng làm gì?”

“Ý con là gì?” Bà bà kinh ngạc nhìn Chu Ngạn Thần.

Chu Ngạn Thần lúng túng, thấp giọng lẩm bẩm:

“Ta không thể hưu nàng ta, không thể hưu nàng ta lúc này.”

“Cái thứ rác rưởi! Sao ta lại nuôi ra cái thứ rác rưởi như con chứ!?” Bà bà tức giận tới mức ném cốc vào người Chu Ngạn Thần, không ngừng mắng chửi hắn là thứ rác rưởi, là đồ vô dụng, trách hắn không dám hưu ta.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 14: Chương 14


Hắn đúng là không dám hưu ta.

Bây giờ Chu Ngạn Thần đang theo Ngũ hoàng tử, sau này hắn đương nhiên cũng sẽ phò tá Ngũ hoàng tử lên ngôi. Mà sự ủng hộ, giúp đỡ từ gia đình ta là vô cùng quan trọng, không thể thiếu được.

Kiếp trước, hắn mặc sức tra tấn Tạ Cẩm Nhu. Bởi vì sau khi thành thân với Tạ Cẩm Nhu, hắn phát hiện ra, rằng muội ấy không được sủng ái gì cho cam.

Còn bây giờ, hẳn mưu sĩ của hắn đã điều tra rõ, biết được phụ mẫu ta yêu ta như m-ạ-ng.

Bà bà nộ khí công tâm, tức giận tới mức ngất xỉu.

Ta và Chu Ngạn Thần cùng nhau rời khỏi sân viện của bà bà.

Hắn trịnh trọng nói với ta:

“Tạ Muội Đường, bây giờ ngươi là Vương phi của ta, trong phủ này không ai dám ức h-i-ế-p ngươi, nhưng ngươi cũng đừng tìm rắc rối cho ta, nếu không ta sẽ không khách khí đâu.”

“Cái này còn phụ thuộc vào tâm trạng của ta nữa.”

Chu Ngạn Thần sợ ta gây rắc rối sao?

Nhưng đây chỉ là sự khởi đầu thôi, ta còn có thể khiến cho sức chịu đựng của hắn lớn hơn nữa.

Chu Ngạn Thần trừng mắt nhìn ta, sau đó đứng dậy rời đi.

Tới ba ngày lại mặt.

Vốn Chu Ngạn Thần không muốn quay về cùng ta. Hắn cứ ở lì tại Túy Xuân Lâu - nơi hắn cất giữ bạch nguyệt quang của mình.

Ta định chờ thêm một thời gian, sau đó sẽ tới lôi hắn ra ngoài và đưa về nhà.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 15: Chương 15


Kiếp trước, Chu Ngạn Thần không có cùng Tạ Cẩm Nhu về nhà trong ngày lại mặt. Hắn để con bé một thân một mình trở về.

Cũng vì thế mà con bé bị mẫu thân ta mắng. Người mắng nó vô dụng, tới phu quân của mình mà cũng không quản được.

Tạ Cẩm Nhu khi ấy chỉ biết cúi đầu, không nói gì mà chỉ lặng lẽ nghe mẫu thân mắng.

Không ai biết cuộc sống của muội ấy ở phủ Tĩnh vương khổ sở đến mức nào.

Khi ta bắt được Chu Ngạn Thần, ném lên xe ngựa, hắn tức giận đến run cả người:

“Tạ Muội Đường , mấy ngày nay bản vương đã coi thường ngươi quá rồi! Ngươi là cái đồ ngông cuồng, ngang ngược!!!”

“Thật ra ta cũng không muốn về với ngươi đâu, nhưng nếu không vác ngươi về cùng, phụ mẫu ta sẽ xấu hổ lắm.”

“Liên quan gì đến ta? Ngươi tự về đi chứ, hôm nay ta có việc phải làm rồi.”

Vẻ mặt Chu Ngạn Thần ủ rũ.

Sinh thần của bạch nguyệt quang, hắn lại không ở bên cạnh được.

“Được thôi, nếu hôm nay ngươi không trở về, ta không ngại đ-á-nh ch-ếc nữ nhân ở Tuý Xuân Lâu kia đâu.”

Chu Ngạn Thần nghiến răng nghiến lợi:

“Bản vương xem ngươi có dám không!”

Ta chạm phải ánh mắt của Chu Ngạn Thần.

“Hứa tiểu thư - nữ nhi của tội thần. Ngươi cho rằng có thể tẩy sạch lai lịch của nàng ta, sau đó đầu xuôi đuôi lọt đem nàng ta vào phủ làm thiếp sao? Đúng là mơ tưởng mà! Ta sẽ đ-á-nh ch-ếc nàng ta, sau đó vào cung bẩm báo với Hoàng thượng. Đến lúc đó, chắc chắn Hoàng thượng sẽ khen ngợi ta làm rất tốt.”

Chu Ngạn Thần suýt chút nữa thì té khỏi ghế. Hắn không ngờ tới, ta đã điều tra toàn bộ lai lịch của Hứa Nhu.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 16: Chương 16


Hắn đương nhiên không dám để ta vạch trần thân phận của Hứa Nhu - con gái của tội thần.

“Tạ Muội Đường, ta là phu quân của ngươi, ngươi gi-ếc ta thì được lợi gì?!”

Chu Ngạn Thần hậ/n tới nghiến răng ken két.

Ta nhìn nốt chu sa trên tay mình:

“Ta và ngươi chưa từng gặp mặt, cũng chưa từng bái đường thành thân. Vậy ngươi lấy tư cách gì đòi làm phu quân của ta? Hơn nữa, sau khi ngươi ch-ếc, ta sẽ gả cho Hạc Thành Châu.”

“Tạ Muội Đường, ngươi cùng Hạc Thành Châu bí mật tư thông sau lưng ta lâu rồi đúng không?!”

Cho dù Chu Ngạn Thần không thích ta, nhưng hắn cũng không thể chấp nhận được chuyện ta cắm sừng hắn.

Đúng là nam nhân mà!

Ta có thể không yêu nàng, nhưng nàng thì không được phép bỏ ta mà theo nam nhân khác.

“Ngươi không thể quản chuyện đó được. Ngoan ngoãn theo ta về nhà, tính m-ạ-ng của Hứa Nhu đang nằm trong tay ta.”

“Nếu ngươi dám xuống xe, ta không ngại gi-ếc nàng ta đâu!” Ta dùng tay làm d-a-o và ra dấu gi-ếc.

Chu Ngạn Thần muốn bóp ch-ếc ta:

“Đồ đ-ộ-c ác! Đồ nữ nhân đ-ộ-c ác! Sao lại có loại nữ nhân đ-ộ-c ác như ngươi cơ chứ!?”

Dù sao trên người cũng có điểm yếu, Chu Ngạn Thần không dám động nữa, liền ngoan ngoãn cùng ta trở về.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 17: Chương 17


Khi ta về tới nhà, liền thấy Tạ Cẩm Nhu đã cùng Tống Kỳ Niên trở về, còn mang theo rất nhiều lễ vật, quà cáp cho mẫu thân ta.

Thái độ của mẫu thân đối với muội ấy mặc dù khách khí nhưng lại rất thờ ơ, lạnh nhạt. Mà phần khách khí này, là vì có Thủ phụ Tống Kỳ Niên ở đó.

“Mẫu thân, đây đều là đồ bổ mà con chuẩn bị cho người, nhân sâm, nhung hươu và một ít bột ngọc trai.”

“Được rồi, ta bảo con cất đi, ta không cần nhìn nữa.”

Tạ Cẩm Nhu trông có vẻ bình tĩnh, như thể đã quen với chuyện này từ lâu.

Tống Kỳ Niên thì cẩn thận nắm lấy tay muội ấy, dường như đang an ủi Tạ Cẩm Nhu.

Hắn quả thực là một nam nhân ôn hòa, ấm áp. Kiếp trước, dù ta ác đ-ộ-c như vậy, hắn vẫn dịu dàng với ta. Bảo vệ ta mọi lúc mọi nơi.

Tống Kỳ Niên là một nam nhân tốt, hắn nên thành đôi với Tạ Cẩm Nhu, chứ không phải một kẻ như ta.

Nếu họ sống tốt với nhau, thì không gì tốt bằng.

“Tỷ tỷ, tỷ về rồi!”

Vừa nhìn thấy ta, ý cười trong mắt Tạ Cẩm Nhu gần như tràn ra ngoài.

Muội ấy lo lắng xoay quanh ta một vòng, sau đó thở phào nhẹ nhõm khi thấy ta không sao.

Những ngày này, chắc hẳn Tạ Cẩm Nhu đã rất lo lắng cho ta.

“Bọn họ có đối xử tệ bạc với tỷ không?” Tạ Cẩm Nhu hỏi ta.

Trước khi ta kịp lên tiếng, Chu Ngạn Thần đã tiến lên một bước, đen mặt nói:

“Ai dám đối xử tệ bạc với nàng ta? Ngược lại là nàng ta, náo loạn phủ ta tới gà ch-ó không yên! Lúc nào cũng lăm le như muốn gi-ếc người tới nơi, suốt ngày chỉ biết tìm rắc rối cho ta.”

Có vẻ oán khí của hắn đối với ta rất sâu, bởi ta muốn gi-ếc Hứa Nhu - ánh trăng sáng của hắn.

Tạ Cẩm Nhu hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Chu Ngạn Thần.

Kiếp trước, hắn không theo muội ấy về nhà, nhưng kiếp này hắn lại cùng ta về.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 18: Chương 18


Tạ Cẩm Nhu từng chịu qua sự tra tấn của hắn ở kiếp trước, nên khi vừa mới nhìn thấy hắn, Tạ Cẩm Nhu đã hơi hoảng sợ, muốn trốn đi.

Tống Kỳ Niên lập tức phát hiện ra con bé có gì đó không đúng, liền tiến lên đỡ lấy Tạ Cẩm Nhu:

“Phu nhân, chúng ta ra vườn đi dạo đi.”

Sau đó hai người cùng nhau rời đi.

Chu Ngạn Thần nhìn bộ dáng dịu dàng của Tạ Cẩm Nhu, không khỏi có chút tiếc nuối:

“Nhìn muội muội ngươi dịu dàng như vậy, ngươi nhìn lại bản thân mình xem, một nữ nhân trên dưới toàn nọc đ-ộ-c. Cùng là tỷ muội, sao lại có chênh lệch lớn như vậy? Nếu ta biết trước thì ta nhất định sẽ cưới Tạ Cẩm Nhu, chứ không phải một nữ nhân như ngươi.”

Ta quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào Chu Ngạn Thần.

Kiếp trước hắn đã cưới Tạ Cẩm Nhu!

Nhưng hắn đã làm gì?

Tạ Cẩm Nhu bị hắn tra tấn tới người không ra người, ngợm không ra ngợm. Từ trên xuống dưới phủ Tĩnh Vương, không ai là không dám bắt nạt con bé.

Ngay cả một tên mã nô cũng dám xúc phạm Tạ Cẩm Nhu. Mà đâu chỉ có vậy.

Hắn thậm chí còn cưỡng ép Tạ Cẩm Nhu trở thành nô lệ cung cấp m-á-u cho bạch nguyệt quang của hắn.

“Hối hận?”

“Nếu ngươi còn dám nói nhảm nữa, ta sẽ phái người c-ắ-t lưỡi của Hứa Nhu.” Ta nói từng chữ một.

Sắc mặt Chu Ngạn Thần tái nhợt, vội vàng nói:

“Ta sai rồi, đừng chạm vào nàng ấy, sau này ta sẽ không nói nhảm nữa.”

“Kiên nhẫn đứng đó cho ta, ta đi nói chuyện với mẫu thân.”

Ta vứt bỏ hắn, chạy ra chỗ mẫu thân.
 
Sống Lại Cùng Muội Muội Hoán Đổi Hôn Ước
Chương 19: Chương 19


Mẫu thân vừa nhìn thấy ta liền vô cùng nhiệt tình, người nhanh ch-óng chuẩn bị thức ăn, đồng thời sai người chuẩn bị phòng cho ta.

Người hỏi han ta đủ điều, hỏi xem ta tới phủ Tĩnh Vương có bị ngược đãi hay không.

“Ta đã khuyên bảo con mãi rồi, nếu con chịu gả cho Tống Kỳ Niên thì chẳng phải tốt sao? Một nam nhân dịu dàng như ngọc vậy mà, thật đáng tiếc… Con gả cho một kẻ cặn bã như Chu Ngạn Thần, đúng là phí hoài thanh xuân!”

“Nữ nhi xuất giá cũng đã xuất giá rồi. Mẫu thân đừng nói nữa. Nhà họ Tống nghe thấy thì không hay, cũng không tốt cho Cẩm Nhu.”

Ta cố gắng thuyết phục mẫu thân, đừng nên quá thiên vị nữa.

Mẫu thân ta không vui:

“Nó là thứ nữ, ta giữ nó bên người nuôi nấng, để nó vẻ vang xuất giá y như đích nữ, đã là cho nó mặt mũi lắm rồi. Con còn muốn ta phải như nào nữa?”

Tạ Cẩm Nhu là con của di nương. Di nương m-ấ-t sớm, nên mẫu thân ta nhận trách nhiệm nuôi nấng muội ấy.

Từ đó, muội ấy được nuôi dạy như một đích nữ. Muội ấy cũng là người hiểu chuyện, không tranh không đoạt bất cứ thứ gì, cư xử quy củ, đúng mực.

“Nhưng từ nhỏ muội ấy đã được mẫu thân nuôi nấng, muội ấy vẫn luôn coi người như thân mẫu của mình. Hơn nữa, Cẩm Nhu thực sự rất tốt, mẫu thân nên đối xử tốt với muội ấy mới phải.”

Kiếp trước, kinh thành bùng phát bệnh dịch.

Phủ Tạ Tướng quân bị cách ly để tránh lây lan.

Mẫu thân ta bị nhiễm bệnh, không ai muốn chăm sóc người. Khi đó, chính Tạ Cẩm Nhu chủ động tới chăm sóc mẫu thân, vội vã tới mức y phục cũng chưa kịp thay.

Tới khi mẫu thân bình phục.

Tạ Cẩm Nhu trở lại phủ Tĩnh Vương, bị mắng một trận tơi bời.

Nếu không có Tạ Cẩm Nhu, mẫu thân ta có lẽ đã ch-ếc trong trận dịch bệnh đó.

Mẫu thân nên đối xử tốt với Tạ Cẩm Nhu hơn mới phải.

“Con đã nói như vậy, thôi… được rồi, mẫu thân hiểu rồi, sau này ta sẽ đối xử với con bé tốt hơn.” Mẫu thân ta thở dài.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom