Tâm Linh Số Duyên Trời Trao

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
331628358-256-k373714.jpg

Số Duyên Trời Trao
Tác giả: Jinkkk123
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Chìm thật sâu vào giấc ngủ mơ hồ, cô gái với sự hoà đồng, hoạt bát như tôi giờ đây nhạy cảm đến lạ thường.

Vừa ngủ vừa khóc nấc lên chỉ vì cảm thấy tim thắt lại và đầu óc trống rỗng.

Giấc mơ về một chàng hoàng tử với chức vị cao sang và cô gái hèn mọn với số phận ngắn ngủi luôn vấy lên trong đầu tôi, nụ cười đó và cảm giác đó nó ấm áp hơn bao giờ hết.

"Tại sao anh lại xuất hiện vậy?"

Tôi hỏi.

"Vì tôi nhớ em" Anh ta đáp.

"Vậy tại sao anh lại giúp tôi?"

Tôi lại hỏi.

"Vì tôi thương em" Anh ta đáp.

Sợi dây nhân duyên nối chặt cả hay đến với nhau rồi lại đứt vụn, có lẽ kiếp người chẳng ai mang mãi sợi dây vô hình nối liền giữa cõi âm và nhân gian cả.​
 
Số Duyên Trời Trao
Chương 1


"Này, sao gần đây con lạ thế Vi?"

Mẹ tôi hỏi thăm tôi qua điện thoại, tôi chẳng hồi âm mà chỉ ngồi đấy thẫn thờ trống rỗng, tôi gần đây chẳng hiểu mình đang bị gì nữa.

Cũng chẳng biết bản thân có bệnh không.

Tôi - Nguyễn Mộng Vi, tôi 18 tuổi, hiện đang là sinh viên của một trường đại học về mỹ thuật tranh minh hoạ.

Ngoại hình có xinh xắn nên được mọi người quý mến, đi cùng tính cách hoà đồng, dễ chịu nên ai cũng chú ý đến tôi.

Tuy nhiên tôi gần đây lại trầm tính hơn mọi khi rất nhiều.Từ năm 13 tuổi, tôi thường xuyên mơ thấy một người đàn ông mặc đồ quân sự đứng trước mặt tôi vẫy tay xin chào, hay là anh ta đèo tôi đi khắp mọi nơi ở vùng quê yên ắng.

Nhưng một tháng tôi chỉ mơ về anh ta 3 đến 4 lần thôi.

Dần rồi tôi lại quen, chẳng còn lạ lẫm gì nữa.

Nay tôi 18, tần suất mơ về anh ta nhiều hơn hẳn, tôi dần mơ thấy rõ ràng hơn về quan cảnh nhưng gương mặt thanh tú ấy của anh lại mờ đi rất nhiều.

"Con ổn thưa mẹ" Tôi choàng tỉnh đáp mẹ."

Còn làm mẹ lo đấy, mai mốt phải trả lời nhanh nghe chưa" "Dạ.."

Tôi ủ rũ trả lời, mắt tôi mỏi và muốn ngủ thiếp đi, tôi bảo mẹ tôi phải chạy deadline cho kịp hạng nộp bài rồi cúp máy dù bài vẽ tôi đã hoàn thành xong cả rồi.

Tôi muốn ngủ.Anh ta chắc hẳn sẽ lại xuất hiện và trao cho tôi những vòng hoa xinh đẹp nhất, tôi mỉm cười.

Tuy nhiên hôm ấy tôi lại trằn trọc chẳng thể nào ngủ được.

Lôi chiếc laptop từ bàn học xuống, tôi vào facebook quyết định tìm tài liệu về chủ đề bài vẽ sắp tới của mình, nét vẽ của tôi sẽ cải thiện hơn nếu tôi chăm chỉ tìm tòi về những bức tranh minh hoạ được đánh giá cao của những hoạ sĩ nổi tiếng trên các trang mạng xã hội.

Từ Messenger, tôi nhận được một tin nhắn từ nick lạ, cụ thể là họ bảo tôi vào trang của họ và giúp họ tăng tương tác hơn.

Rảnh rỗi lại sinh nông nỗi, tôi vào trang của họ và giúp họ đôi chút.Lướt xuống một chút, tôi gặp một đường link thú vị dẫn đến câu hỏi "Giấc Mơ Của Cậu Sẽ Nói Lên Điều Gì?".

Tò mò, tôi nhấp vào xem thử, nó dẫn đến một trang web lạ, tôi chưa từng thấy nó bao giờ, dường như có ai đó bảo tôi hãy dừng lại và thoát ra nhưng tôi lại chẳng nghe, vẫn ung dung lướt đọc nó.

Một nội dung như cuốn hút tôi, khiến tôi cảm thấy thật là thú vị đó là Duyên Âm.

Họ bảo Duyên Âm là khi ai đó yêu bạn tha thiết và muốn bên bạn sau biết bao kiếp người.

Tôi cảm thấy tình yêu đó thật lãng mạn nhưng cũng thật rùng rợn.

Có khi nào anh ấy là tình yêu của đời tôi không?
 
Số Duyên Trời Trao
Chương 2


Tôi cảm thấy nó thật hưng phấn, đỏ hết cả mặt.

Khép lại chiếc laptop thân thương, tôi quấn mình trong chăn ấm mà phấn khởi."

Chẳng ngủ được!

Anh ta là ai chứ, còn duyên âm nữa.."

Buổi tối khép lại, tôi chìm sâu vào giấc ngủ của mình.

Cảm nhận ấy thật rõ rệt, cứ như anh ta đang choàng tay tôi và bảo gì đó vậy, tôi chẳng nghe được, chỉ biết là cảm xúc anh ấy hỗn loạn và không thể kìm được thôi.

Mơ trong mơ?

Tôi thấy bản thân hành động của mình thoải mái và không nặng trĩu như thường.

Nhưng thị giác của tôi lại từ chối tiếp nhận gương mặt của anh ta, một mảnh đất trống đầy hoa và gốc cây cổ thụ nghìn tuổi, xa xa là hàng cây dừa xanh mơn mởn và mấy mái lá tranh nghèo cùng những cụ bà đang "múc" nước tưới rau.

Một vùng quê a xôi hẻo lánh, hay có lẽ đây là Miền Nam, tôi có thể nhớ đến từng chi tiết nhưng gương mặt ấy lại không.Anh ta nắm tay tôi và lại bảo gì đó, rồi đi mất hút.

Phải chăng đây là vùng quê ở Miền Tây không nhỉ?

Tôi khẽ ngượng ngùng, chắc hẳn giờ vẫn còn chiến tranh, chẳng suy nghĩ gì nhiều tôi bổng thoát ra khỏi giấc mơ ngay giữa đêm bởi tiếng *cạch cạch trong phòng.

Chắc là do bộ cọ vẽ tôi xếp chưa ngay nên rơi-..

à không, một tiểu ma vừa lướt ngang đôi mắt tôi, tôi hoảng loạn lắm.

Bổng tôi cảm nhận như ai đó đang ôm tôi, một bàn tay to lớn che chở tôi, thật sự an toàn... tiểu ma đó đêm ấy không xuất hiện nữa.Sáng sớm, khi ánh nắng vẫn chưa xuyên qua chiếc rèm cửa màu trắng nơi bàn học.

Tôi thức dậy, điện thoại tôi hiện rất nhiều tin nhắn và lời nhắc của rất nhiều người trên mạng xã hội.

Tôi mặc kệ họ mà đi vệ sinh cá nhân, điện thoại tôi liên tục rung lên như cháy máy.

"Để xem.."

Tôi mở điện thoại lên và bàng hoàng, một bài đăng trên trang web trường đang thu hút rất nhiều lược xem và bình luận.

Họ tag tôi vào và hàng loạt câu hỏi thăm, "Vi ơi mày còn ổn không đây hả (icon khóc)", "Vi ơi!

Sự thật hả Vi (icon lo lắng) tao sợ nha".

Bài đăng làm tôi hoang mang, "Tin nóng, một thứ gì đó xuất hiện vào giữa đêm ở phòng kí túc xá số ***" một gã nào đó đang đứng trước cửa bòng kí túc xá tôi nhưng hắn ta không có chân vào giữa đêm khuya.

Một số người còn vào khẳng định đó không phải cắt ghép!Nối lại mọi thứ, ta có giấc mơ về việc anh ấy đi mất, một tiểu ma trắng thích quậy phá, một cái ôm ấm áp và ... một tên lạ mặt không rõ ma hay quỷ xuất hiện trước cửa phòng tôi vào đêm khuya.

Tôi - Nguyễn Mộng Vi, 18 tuổi, là sinh viên của một trường đại học mỹ thuật về tranh minh hoạ.

Dạo gần đây có mấy việc kì lạ ồ ập đến với tôi, thật đáng sợ!
 
Back
Top Bottom