Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1150: Càng hận chết Sài gia.


Vân Phi Dương thi triển Cuồng Nộ Quyền bộc phát ra Cuồng Khí độc hữu để Cung trưởng lão trong nháy mắt hiểu rõ hắn là đệ tử Cuồng Tông!

Dù sao, khắp Tiểu Thần Giới, chỉ có người Cuồng Tông mới hiểu được cách vận dụng Cuồng Khí và Cuồng Kỹ.

- Cái gì?

Sài gia chủ đại biến.

Tiểu tử này là Cuồng Tông đệ tử? Nói đùa sao, hay mình nghe lầm?

"Hắc."

Vân Phi Dương thu quyền, cười nói:

- Không nghĩ tới Cung trưởng lão nghe nói Cuồng Tông ta.

Yến Sơn Tuyết mặt xạm lại.

Cuồng Tông - một trong Thập đại tông môn tại Tiểu Thần Giới, ai chưa từng nghe qua mới thật gặp quỷ.

Nhưng.

Câu nói của Vân Phi Dương bọn người Sài gia chủ có cảm giác rơi vào hầm băng vạn trượng.

Hắn…hắn thật sự là Cuồng Tông đệ tử?

Sài gia chủ bị dọa bắp chân run rẩy, dù sao, Cuồng Tông người ta là một trong thập đại tông môn, là thế lực bá chủ mà Sài gia hắn không thể trêu vào!

Đừng nói Sài gia.

Dù chuẩn nhất lưu Cung gia cũng không dám trêu chọc, bởi vì đệ tử Cuồng Tông dù có ít, nhưng có Tông chủ Hóa Thần cảnh thì vẫn là nhất lưu thế lực!

- Xong.

Nội tâm Sài Phấn Tiến lạnh ngắt.

Hắn biết, đệ tử Cuồng Tông từ trước đến nay rất ngông cuồng, võ giả hoặc gia tộc chọc tới bọn họ đều không kết cục tốt!

Cao tầng Sài gia cũng mặt xám như tro.

Muốn nói sụp đổ nhất vẫn phải là Sài Cẩu, khi hắn biết được tên ngu ngốc mình mời đến là Cuồng Tông đệ tử, trực tiếp bị dọa co quắp ngã xuống đất.

Ta vậy mà đắc tội Cuồng Tông đệ tử, ta lại còn chủ ý đến nữ nhân hắn hắn, mẹ nó, đây không phải muốn chết sao!

Cung Lập Chương gian nan đứng lên, hắn chịu đựng thống khổ trong nội tạng, nói:

- Ngươi là Vân Phi Dương?

- Không sai.

Vân Phi Dương không phủ nhận.

- Hắn…hắn là Vân Phi Dương? Võ giả đến từ Phàm Giới kia?

Người nhà họ Sài hít một hơi lãnh khí.

Trong Tinh Vân Các, khuất nhục hai tên đệ tử của thập đại tông môn sớm đã truyền khắp Tiểu Thần Giới, Sài gia tự nhiên có nghe nói qua.

Cung Lập Chương chắp tay, nói:

- Vân thiếu hiệp, do Cung mỗ xen vào việc của người khác, cáo từ!

Nói rồi kéo thân thể rời đi.

Sài gia chủ nhanh khóc, hắn vội vàng nói:

- Cung huynh, ngươi không thể đi a!

Cung Lập Chương như không nghe thấy, đi từng bước về phía đại môn Sài gia, ước gì lập tức biến mất đây!

- Đứng lại.

Vân Phi Dương hô.

Cung Lập Chương vội vàng ngừng bước.

Vân Phi Dương hỏi:

- Đánh ta một quyền rồi đi như vậy?

Khóe miệng Cung Lập Chương Vân co giật.

Ta đánh ngươi một quyền còn không phải bị chấn động đến thổ huyết, mà ngươi một chút việc cũng không sao à.

- Còn nữa.

Vân Phi Dương cười nói:

- Ngươi không phải muốn chống đỡ cho Sài gia hả?

Cung Lập Chương vội nói:

- Vân thiếu hiệp, ta và Sài gia chỉ là bạn cũ, hôm nay vừa vặn đi ngang qua, thuận tiện tới bái phỏng một chút.

Hiện tại hắn hận không thể nhấc tay đánh mặt mình, tại sao muốn ra mặt cho Sài gia, tại sao lại muốn tới nơi này làm khách đây!

Đương nhiên.

Càng hận chết Sài gia.

Bà ngoại tụi ngươi, chọc cái gì không chọc đi chọc tới Cuồng Tông, chính mình muốn chết thì thôi, còn lôi kéo lão tử theo chôn cùng!

Vân Phi Dương không để ý hắn, mà nhìn về phía Sài gia chủ, nói:

- Ta chỉ muốn 50 ngàn linh thạch, vì cái gì không thể thành toàn.

Sài Phấn Tiến vội nói:

- Sài gia ta nguyện ý xuất ra 50 ngàn không, 100 ngàn linh thạch hiếu kính Vân thiếu hiệp!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1151: Cung trưởng lão đúng không?


Lúc này.

Coi như lấy hết linh thạch trong nhà ra cho Vân Phi Dương hắn cũng không đau lòng vì, dù sao, cái này tính là gì so với sinh tử của gia tộc chứ!

- Muộn.

Vân Phi Dương nói:

- Ta đã cho các ngươi một cơ hội, sẽ không cho lần thứ hai.

Hắn đi đến trước mặt Sài Cẩu, một chân đá hắn lên, nắm chặt cổ áo, cười nói:

- Tiểu tử, dám đánh chủ ý đến nữ nhân của ta, trên trời dưới đất, không ai có thể cứu ngươi.

Sài gia cao tầng nghe vậy, nhất thời hiểu rõ, nguyên lai là do tên hỗn đản này chọc Cuồng Tông đệ tử!

Sài Phấn Tiến tức muốn nổ phổi.

Hắn phẫn nộ quát:

- Đồ hỗn trướng ngươi hôm nay xem như hố chết cha ngươi, đẩy cả gia tộc vào vực sâu vạn trượng rồi!

Một tên cao tầng phẫn nộ nói:

- Ta cũng đã nói rồi, tên hoàn khố này cả ngày gây chuyện thị phi, sớm muộn gì cũng sẽ chọc đến đại phiền toái!

Nói vậy.

Vậy một khi không chọc tới đại phiền toái thì không phải mở một con mắt, nhắm một con mắt cho qua à.

- Vân…Vân thiếu hiệp…

Sài Cẩu khóc nói:

- Ta có mắt không tròng, ngươi đại nhân có đại lượng….

"Răng rắc."

Vân Phi Dương trực tiếp tháo bỏ cánh tay phải của hắn xuống.

"A —— "

Sài Cẩu hét thảm.

Cao tầng Sài gia từng người lặng yên không lên tiếng, bọn họ cầu nguyện trong lòng, nếu tên đầu sỏ này chết mà để cho lửa giận Cuồng Tông đệ tử tiêu trừ, vậy thì chết đi.

"Răng rắc."

Vân Phi Dương lại tháo bỏ cánh tay trái Sài Cẩu, trên mặt mang theo mỉm cười của ác ma.

Mẹ kiếp.

Ngày hôm nay may mà đụng phải lão tử, nếu như đổi lại phổ thông dân chúng, hắn chắc chắn sẽ đắc thủ, trên đời lại thêm một oan hồn.

"A!"

Sài Cẩu kêu thảm, cũng hô to:

- Cha cứu con, con…con..con sắp chết rồi!

Sài Phấn Tiến nhìn thấy nhi tử chịu thống khổ sống không bằng chết, nắm tay lên tiếng.

- Vân thiếu hiệp, chỉ cần ngươi thả con ta, điều kiện gì Sài mỗ cũng đáp ứng!

Vân Phi Dương nói:

- Con của ngươi hôm nay phải chết.

Nói rồi tung một quyền đánh vào trước ngực Sài Cẩu, đánh thổ huyết liên tục, hắn muốn tên này thống khổ mà chết.

"Oa!"

Sài Cẩu phun ra một ngụm máu.

Hiện tại hắn đã không còn bất kỳ ý tưởng gì đối với Yến Sơn Tuyết, mà đang hối hận, vì cái gì hôm nay muốn ra đường, hảo hảo ở nhà bồi tiếp tiểu thiếp vừa cưới vào cửa không tốt à!

Lục Nhi!

Là do tên hỗn đản này.

Nếu như không phải hắn giật dây, nếu như không phải hắn dự cảm, mình há sẽ rời khỏi Sài phủ, làm thế nào gặp được Cuồng Tông đệ tử này.

Lục Nhi núp phía xa mặt xám như tro, nếu như thiếu gia có cái gì ngoài ý muốn, mình khẳng định cũng không sống nổi!

- Phu quân.

Yến Sơn Tuyết đi tới, nói:

- Để cho ta tới giết tên ác tặc này đi.

Trên đường đi đến Sài phủ, ánh mắt Sài Cẩu nhìn nàng đều phi thường d*m đ*ng hạ lưu.

Nếu không theo Vân Phi Dương diễn kịch, chỉ sợ nàng sớm đã nhịn không nổi mà động thủ chém giết hắn.

- Nương tử.

Vân Phi Dương nói:

- Máu tên này rất bẩn, để ta tới giết đi.

Nói rồi bẻ gãy cổ Sài Cẩu, để hắn đi Hoàng Tuyền uống trà.

Tiễn thằng nhỏ.

Tự nhiên không thiếu thằng lớn.

Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Sài Phấn Tiến, nhẹ nhàng giơ tay lên, nói:

- Con của ngươi những năm nay gây tai họa cho không ít phụ nữ đàng hoàng, thân làm cha, dung túng mặc kệ, đồng dạng có tội.

"Bành!"

Sài gia chủ bị đánh bay ra ngoài, mất mạng tại chỗ.

Sau khi g**t ch*t Sài Phấn Tiến, thân hình Vân Phi Dương lóe lên đi vào phủ khổ của Sài gia, quét sạch sành sanh linh thạch bên trong.

Quả nhiên không ít.

Khoảng chừng hơn mười vạn.

Thu linh thạch, Vân Phi Dương lại đi kho vũ khí và kho vũ kỹ, phàm là thứ có chút giá trị đều bị lấy đi.

- Cung trưởng lão đúng không?

Vân Phi Dương quét sạch quay ra nhìn trưởng lão Cung gia, nói:

- Đến đến, giao không gian giới chỉ của ngươi ra.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1152: Mọi người không nghi ngờ.


Vì mạng sống, Cung Lập Chương ngoan ngoãn giao không gian giới chỉ.

Vân Phi Dương cũng không làm khó hắn.

- Ngươi có thể đi.

- Vân thiếu hiệp, cáo từ!

Cung Lập Chương kéo thân thể bị thương bay đi, khi hắn ra khỏi Sài gia, xác định đã an toàn, nhất thời thở một hơi dài nhẹ nhõm.

Nếu người này làm khó mình, sợ rằng sẽ không còn mạng đi ra.

Sau khi Cung Lập Chương rời đi.

Ánh mắt Vân Phi Dương khóa chặt trên thân đám cao tầng Sài gia, trong con ngươi lóe ra sát cơ.

Mọi người thấy thế, hãi nhiên thất sắc.

Một tên cao tầng vội lên tiếng:

- Vân thiếu hiệp, Sài Cẩu và phụ thân hắn đắc tội ngươi đã bị ngươi tru sát, còn xin bỏ qua cho Sài gia ta!

Mọi người đều hiện ra ánh mắt cầu xin.

- Thôi thôi.

Vân Phi Dương thu hồi sát cơ.

Sài gia Gia chủ và con hắn bị giết cũng coi như xong nhiệm vụ trừ gian diệt ác, không cần thiết toàn diệt Sài gia.

- Hi vọng các ngươi sau này học được giáo huấn, chuyên tâm tu luyện võ đạo, đừng ỷ vào thế lớn khi nhục bách tính.

Nói xong câu đó, Vân Phi Dương cảm giác quanh thân mình phóng xuất ra Thánh Quang rất vĩ đại!

- Vâng vâng!

Đám người rối rít đáp lời.

- Vợ ơi, chúng ta đi thôi.

Vân Phi Dương kéo tay Yến Sơn Tuyết rời đi.

Tên này còn đang diễn, còn đang chiếm tiện nghi!

Mắt tiễn hắn rời đi, từng người Sài gia mềm nhũn chân ngã trên mặt đất, gấp rút hô hấp, sau lưng đều bị mồ hôi làm ướt.

Mọi người không nghi ngờ.

Nếu vừa rồi đối phương động sát tâm, Sài gia khẳng định sẽ biến mất ở thế giới này.

Thi thể Sài Phấn Tiến và Sài Cẩu vẫn nằm bên cạnh họ nhưng không có người nào bi thương.

- Lục Nhi!

Một tên cao tầng đứng lên, phẫn nộ nói:

- Cả ngày xui khiến Sài Cẩu mưu chiếm phụ nữ, tội không thể tha!

- Giết hắn!

Những người khác phẫn nộ.

Sài Cẩu và người hầu hắn làm không thiếu sự việc táng tận lương tâm, trước kia trở ngại gia chủ, chỉ có thể mở một mắt, nhắm một mắt.

Bây giờ Sài Phấn Tiến đã chết, không có gì cố kỵ, tên cẩu nô tài này phải chết!

- Nhị gia...

"Phốc."

Hạ nhân gọi Lục Nhi bị lợi kiếm đâm thủng ngực, đi theo thiếu gia.

Trước khi chết, hắn còn nghĩ:

- Tính đi tính lại, không... Không tính được hôm nay có họa sát thân a!

- Đôi tiểu phu phụ kia đi vào lâu thế ta.

Rất nhiều bách tính và võ giả khi nhìn sang đại môn Sài phủ, khi thì nhỏ giọng nghị luận.

"Oanh!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1153: Tìm mỏ quặng.


Đột nhiên, đại môn Sài gia vỡ nát, Vân Phi Dương và Yến Sơn Tuyết vừa nói vừa cười đi ra.

Mọi người thấy thế, không khỏi ngạc nhiên.

Bị Sài công tử mời vào nhà lại còn có thể bình yên vô sự đi ra, thực khó tin.

- Phu quân.

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Chúng ta đi Đại Diễn tự đi.

- Được.

Vân Phi Dương mang theo nàng tiến về Tây môn, khi thân ảnh hai người biến mất trên đường phố, bách tính nội thành mới lấy lại tinh thần.

- Tình huống như thế nào đây?

- Ta không có hoa mắt chứ?

Mọi người thực không hiểu tại sao đôi phu thê này có thể an toàn đi ra?

Chiều hôm đó.

Tin Sài gia Gia chủ và Sài Cẩu chết truyền ra Thiên Nga Thành, bách tính nội thành mới hiểu, nguyên lai tiểu tử nhìn qua ngốc ngốc kia là đệ tử Cuồng Tông!

- Hiệp sĩ a!

- Anh hùng a!

Rất nhiều bách tính cảm động đến rơi nước mắt.

Ngoài Thiên Nga thành.

Vân Phi Dương và Yến Sơn Tuyết đi giữa rừng núi.

- Kỳ quái.

Hắn nâng cằm, nói:

- Một Sài gia bất nhập lưu sao lại có 100 ngàn linh thạch đây?

- Cái gì?

- 100 ngàn khỏa?

Thao Thiết trừng to mắt.

Mẹ.

Bản Vương hôm qua ngủ một giấc, không có đi cùng vào Sài gia, tên này đã kiếm lời 100 ngàn, quá xui rồi!

Yến Sơn Tuyết kinh ngạc nói:

- Nhiều như vậy?

Yến gia là chuẩn nhất lưu thế lực, linh thạch trong phủ khổ cũng mới hơn 200 ngàn thôi.

Nàng nói:

- Có phải Sài gia phát hiện linh thạch quáng mạch nên mới tích lũy nhiều như vậy?

- Rất có thể.

Vân Phi Dương đồng ý.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Xem ra, chúng ta nên trở về Sài gia một chuyến, có lẽ mỏ quặng còn chưa được khai thác xong đâu.

- Không cần phiền toái như thế.

Vân Phi Dương ngồi xổm xuống, hai tay dán trên mặt đất, Hậu Thổ thuộc tính điên cuồng tràn vào.

Yến Sơn Tuyết khó hiểu hỏi:

- Ngươi đang làm gì?

- Tìm mỏ quặng.

Khi nói chuyện, Hậu Thổ thuộc tính đã lan ra hơn mười dặm, bất kỳ khoáng vật gì trong đất bùn đều bị bắt được.

- Cái này cũng có thể tìm?

Yến Sơn Tuyết khẽ giật mình.

Hai mắt Thao Thiết tỏa sáng, hiển nhiên, hắn không có bất kỳ chống cự gì đối với linh thạch.

Một khắc đồng hồ sau.

Hậu Thổ thâm nhập dưới đất đã bao phủ hơn năm mươi dặm, thuận lợi tìm đến một Linh Thạch Quáng động đang phong bế!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1154: Đáng giận!


"Hắc."

Hắn cười nói:

- Giấu diếm, đáng tiếc không có bất kỳ tác dụng gì trước mặt lão tử,.

- Đi thôi.

Vân Phi Dương đứng lên, dẫn theo hai người tiến về gò núi cách đó năm mươi dặm.

Sài gia một mực sinh tồn ở Thiên Nga Thành, hai mươi năm trước ngoài ý muốn phát hiện một mỏ quặng. Bọn họ sợ truyền ra ngoài dẫn tới họa diệt tộc, cho nên một mực không dám lộ ra, lặng yên thu thập.

Hơn mười năm, đào ra được 100 ngàn khỏa linh thạch.

Thế vì cái gì mà không hấp thu?

Sài gia Gia chủ có ý định khác, chính là dùng 100 ngàn linh thạch mua cao cấp vũ kỹ và vũ khí.

Đối với Tiểu gia tộc, vũ kỹ và vũ khí thường có giá trị hơn linh thạch, chí ít, có thể truyền thừa cho hậu nhân.

Nhưng.

Linh thạch còn chưa dùng đã bị Vân Phi Dương đoạt, mỏ quặng cố ý phong bế cũng bị phát hiện.

"Oanh!"

Vân Phi Dương oanh mở động khẩu.

Yến Sơn Tuyết đi tới, nàng thấy hầm mỏ chưa được khai thác xong, ngạc nhiên hỏi:

- Ngươi làm thế nào phát hiện?

- Bí mật.

Vân Phi Dương chắc chắn sẽ không nói, mình có Hậu Thổ thuộc tính có thể thấy rõ mấy chục dặm trong đất bùn.

"Đạp."

Hắn đi đến một vách đá, một tay dán lên, Hậu Thổ thuộc tính dung nhập vào trong.

"Xoát xoát!"

Hòn đá nhao nhao tróc ra.

Từng viên linh thạch từ trong đất bùn lăn xuống.

"Ha ha ha."

Thao Thiết hưng phấn tiến lên muốn nuốt hết đóng linh thạch nhưng vừa hé miệng, linh thạch đã bị thu vào Phi Dương đại lục, một khỏa đều không có để lại.

Vân Phi Dương thản nhiên nói:

- Chúng là do ta đào, ngươi muốn ăn thì tự đào đi.

- Ngươi...

Thao Thiết tức giận không thôi, nhưng vẫn thuận tay cầm một cây cuốc trong động, bắt đầu đào.

Hắn biết đào sao?

Không biết.

Cho nên đào một hồi, một khỏa linh thạch cũng không có, ngược lại đào ra không ít quặng đồng, sau cùng chỉ có thể phiền muộn ăn hết chúng.

Nhìn lại Vân Phi Dương.

Người ta căn bản không cầm cái cuốc, cũng không đi đào, cứ như vậy tùy ý dán tay lên thạch bích, linh thạch đã xoát xoát tróc ra.

- Đáng giận!

Thao Thiết nhìn mà thèm, hận không thể mở miệng rộng trọn trọn cái mỏ quặng.

Muộn.

Bởi vì trong lúc này, Vân Phi Dương đã đào ra hết 50 ngàn khỏa linh thạch còn thừa, đồng thời tìm được một khỏa Linh Mẫu Thạch trong lòng đất!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1155: Còn có việc ta không dám?


Mười lăm vạn linh thạch, một khỏa Linh Mẫu Thạch.

Lần này đến Thiên Nga thành, Vân Phi Dương thu hoạch tương đối khá, không khỏi cảm khái, vẫn là ăn cướp mới nhanh chóng làm giàu!

Sau khi rời khỏi mỏ quặng, hắn kiểm tra không gian giới chỉ của Cung Lập Chương thu được thêm mấy ngàn khỏa linh thạch.

Tuy ít một chút, nhưng Vân Phi Dương tuyệt không ghét bỏ, dù sao, chân muỗi tuy nhỏ những là thịt.

Thao Thiết tội nghiệp nói:

- Có thể cho bản Vương một hai viên không.

- Ngươi không xuất lực, tại sao phải cho ngươi?

Vân Phi Dương hỏi lại.

"..."

Thao Thiết sụp đổ.

Trên đường, tên này khóc lóc van xin, sau cùng Vân Phi Dương đành cho hắn 100 khỏa.

- Con vợ nó, ngươi thu hoạch được nhiều như vậy mà chỉ cho bản Vương 100 khỏa, quá keo kiệt rồi!

Thao Thiết kháng nghị.

Vân Phi Dương bĩu môi.

- Có cho đã không tệ rồi, ở đó còn chê ít.

Thao Thiết cất linh thạch, nhanh chóng né qua một bên.

Đằng sau, Yến Sơn Tuyết một mực trầm mặc, nghĩ đến trước đó, tên này dùng thời gian rất đã đào rỗng mỏ quặng, tâm lý vẫn không khỏi chấn kinh.

Hắn đến cùng làm thế nào?

Tuy Vân Phi Dương dựa vào Hậu Thổ nhanh chóng đào sạch linh thạch, nhưng thuộc tính trong thân thể cũng hao phí nhiều, cần thời gian chậm rãi khôi phục.

Rời Thiên Nga thành.

Vân Phi Dương dựa theo Cuồng Tông Hành Đạo Lục, phàm là đi ngang qua thành trì có mục tiêu, khẳng định đều đi vào.

Một tháng sau.

Tên này vào năm gia tộc, nhưng sau khi hành hiệp trượng nghĩa, thu hoạch được linh thạch không đủ 10 ngàn khỏa.

Quả nhiên.

Gia tộc giống như Sài gia ít càng thêm ít, Vân Phi Dương cũng hiểu rõ, dựa vào ăn cướp, chỉ có thể giải quyết ấm no, không thể phát tài làm giàu.

Yến Sơn Tuyết còn cười nói:

- Gia tộc bất nhập lưu, không có vật gì tốt, ngươi có thể cân nhắc đi cướp nhị lưu gia tộc trở lên.

Vân Phi Dương lắc đầu.

Gia tộc nhị lưu ít nhất phải có một cường giả Hư Không cảnh tọa trấn, lấy thực lực mình bây giờ, dù có thể liều đến qua nhưng sẽ trả giá đắt.

- Làm sao?

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Không dám?

Nữ nhân này muốn nhìn mình bị hành?

Vân Phi Dương nói:

- Còn có việc ta không dám?

- Sư huynh.

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Không được thì đừng sính cường, ta cũng không cười ngươi.

"Hừ."

Thao Thiết theo phía sau, thêm dầu vào lửa:

- Chỉ có cặn bã mới đi khi dễ bất nhập lưu gia tộc.

Vân Phi Dương bị hai người k*ch th*ch, nhất thời đánh nhịp theo nói.
- Tốt, đi ăn cướp nhị lưu gia tộc!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1156: Muốn thi triển Cuồng Kỹ!


- Bất quá.

Hắn cười nói:

- Cũng không phải hiện tại.

Yến Sơn Tuyết khó hiểu hỏi.

- Có ý tứ gì?

Vân Phi Dương nói:

- Ta cần một chút thời gian hấp thu linh thạch đề cao chút thực lực.

Phi Dương đại lục.

Vân Phi Dương tiến vào, hắn trước đặt Linh Mẫu Thạch vào quan tài Diệp Khai Hoa Lạc, sau đó bắt đầu hấp thu linh thạch.

- Ngọa tào.

- Phi Dương ca hấp thu nhanh như vậy?

Nhìn thấy Vân Phi Dương hấp thu một viên tiếp nối một viên, bọn người La Mục đang hấp thu nhất thời bị đả kích gấp đôi.

Mấy tháng sau.

Vân Phi Dương hấp thu xong 100 ngàn khỏa linh thạch, cảnh giới đột phá đến Thối Cốt Kỳ tầng ba!

Bọn người La Mục bị đả kích thương tích đầy mình, bởi vì trong khoảng thời gian này, tất cả bọn họ cộng lại hấp thu cũng chưa đến mấy vạn khỏa.

Vân Phi Dương đứng trên diễn võ trường trong Thiết Cốt thành, mà vị trí trung tâm có một trắc thí thạch lấy từ Cuồng Tông vào.

Đột phá đến Thối Cốt Kỳ, hắn vốn muốn thử lực lượng của mình một chút nhưng bị Tả Tư Âu quấy rầy, hôm nay cũng coi như lần đầu.

Mọi người dừng tu luyện, nhao nhao vây quanh.

La Mục suy đoán.

- Phi Dương ca đối bính một chiêu không thua với hai trọng Chân Long Lực, thuần nguyên lực chắc hơn 20 ngàn trọng.

Vân Lịch lườm hắn một cái.

- Ngươi đây không phải nói nhảm?

- Bây giờ đột phá đến Thối Cốt Kỳ tầng ba hẳn sẽ đạt tới hai vạn năm ngàn trọng.

La Mục dự đoán.

Vân Lịch lắc đầu.

- Hẳn sẽ cao hơn.

Cao hơn?

Chẳng lẽ muốn phá 30 ngàn?

Trong lúc bọn hắn mong mỏi, Vân Phi Dương nắm tay phải lại bỗng nhiên đập tới, đánh vào trắc thí thạch, rất nhanh, con số hiện ra là, 24 ngàn trọng!

- Ít như vậy?

La Mục và Vân Lịch sụp đổ, hơn 20 ngàn trọng thuần nguyên lực, rõ ràng thấp hơn bọn hắn suy đoán.

Liễu Nhu còn cười nói:

- Đây chỉ là lực lượng thân thể thuần túy của sư đệ, hắn còn chưa thi triển vũ kỹ mà.

- Thì ra là thế.

- Vãi thật, lực lượng thân thể thuần túy đã kh*ng b* như thế, nếu vận dụng Cuồng Kinh và Cuồng Kỹ, không phải phá 30 ngàn dễ như trở bàn tay?

Thời điểm bọn hắn chấn kinh, Vân Phi Dương hít sâu một hơi, nắm tay phải ngưng tụ tử sắc Cuồng Khí.

- Muốn thi triển Cuồng Kỹ!

Mọi người chăm chú.

"Xoát!"

Vào lúc này, Vân Phi Dương bước ra một bước thi triển ra Cuồng Nộ Quyền hình thành cuồng phong lạnh lùng!

"Oanh!"

Một quyền thế đại lực trầm đánh vào trắc thí thạch, bụi đất xung quanh bay múa che giấu hắn bên trong.

Rất nhanh.
Bụi đất rơi xuống.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1157: Cái này còn tạm được.


Mọi người nhìn về phía trắc thí thạch, phía trên hiện ra con số ba vạn sáu ngàn trọng!

- Ngọa tào!

- Mạnh như vậy?!

La Mục và bọn người Vân Lịch sụp đổ.

Thi triển Cuồng Kinh và Cuồng Kỹ, thuần nguyên lực tăng phúc một vạn hai ngàn trọng, con mẹ nó quá dọa người!

Mẹ trứng.

Vừa may chúng ta cả ngày bị hắn k*ch th*ch đã luyện thành một trái tim cường đại a.

- Không có phá 40 ngàn?

Vân Phi Dương có chút thất vọng thu hồi quyền, nói:

- Còn phải tiếp tục hấp thu.

Hắn không rời đi, vẫn ở Phi Dương đại lục hấp thu linh thạch, nửa tháng sau, thuận lợi đột phá đến Thối Cốt Kỳ tầng bốn.

Từ tầng một đến tầng một, tên này đã hấp thu toàn bộ mười lăm vạn khỏa linh thạch vừa thu hoạch được.

Xem ra, muốn dựa vào linh thạch tăng lên tới tầng chín, con số tuyệt đối là trên trời.

Sau khi đột phá, Vân Phi Dương lần nữa đi đến trước trắc thí thạch, đầu tiên, lấy thuần túy thân thể đánh ra hai vạn tám ngàn trọng.

- Chỉ đề bạt một tầng nhỏ lại đề cao sáu ngàn trọng! Đừng có dọa người như vậy chứ!

Bọn người La Mục âm thầm líu lưỡi.

"Bành!"

Vân Phi Dương lần nữa thi triển Cuồng Kinh và Cuồng Kỹ, một quyền đánh ra con số 40 ngàn chẳn.

Hắn cười nói:

- Cái này còn tạm được.

Nói rồi về đến Tiểu Thần Giới, hướng về phía Yến Sơn Tuyết đang nghỉ ngơi trong sơn động nói:

- Đi thôi, chúng ta đi tìm nhị lưu gia tộc.

Nắm giữ 40 ngàn trọng thuần nguyên lực để hắn có đủ tự tin có thể trong lúc bất ngờ đánh sấp mặt cường giả vừa bước vào Chân Long kỳ!

Bất nhập lưu thậm chí tam lưu gia tộc khắp nơi có thể thấy ở Tiểu Thần Giới, cơ hồ mỗi tòa thành trì đều có.

Nhưng.

Nhị lưu gia tộc trở lên rất ít gặp.

Ba người Vân Phi Dương đi nửa tháng, đi ngang qua bảy tám cái thành trì, vẫn không gặp được một nhị lưu gia tộc.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Khu vực chúng ta thuộc về nơi hẻo lánh, không có khả năng có nhị lưu gia tộc đâu.

- Cũng thế.

Vân Phi Dương nói.

Đột nhiên, trong khu vực nguyên niệm hắn bao phủ phát hiện một tòa thành trì, chiêng trống tiếng động cộng thêm tiếng pháo vang trời trong nội thành, hiển nhiên, có một gia tộc đang cử hành hôn lễ.

- Đi, chúng ta đi xem náo nhiệt một chút.

PS: Lần nữa giải thích cảnh giới hệ thống mới của Tiểu Thần Giới.

Phá Toái cảnh chia thành: Tố Thể Kỳ, Thối Cốt Kỳ, Luyện Tâm Kỳ cùng Phá Toái cảnh đại viên mãn.

Hư Không cảnh chia thành: Chân Long kỳ, Khai Khiếu kỳ, Phân Nguyên kỳ, cùng Hư Không cảnh đại viên mãn.

Hóa Thần cảnh chia làm: Khuy Thiên kỳ, Quy Tông kỳ, Niết Bàn kỳ cùng Hóa Thần cảnh đại viên mãn.

Trên Hóa Thần cảnh là Chí Tôn, Thiên Tôn.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1158: Vô Song Thành?


Lại đến thành.

Một tòa thành trì không tính quá lớn, khắp nơi có thể thấy được ở Tiểu Thần Giới, ngay hôm nay, nội thành vang lên tiếng pháo, phi thường náo nhiệt.

Vân Phi Dương vào thành, thấy đường phố giăng đèn kết hoa, cười hỏi một người qua đường:

- Lão ca, hôm nay là đại hôn nhà ai mà bố trí long trọng như vậy?

Trung niên bên cạnh liếc hắn một cái, hỏi:

- Huynh đệ từ bên ngoài đến đây?

- Không sai.

Vân Phi Dương đáp.

Trung niên nhân cười đáp.

- Đây là ngày xuất giá của đại tiểu thư Hạ gia - đại gia tộc của nội thành.

"A."

Vân Phi Dương hiểu rõ, rất hứng thú đứng xen giữa trong đám người xem náo nhiệt, tâm lý còn đang nghĩ:

- Lúc nào mới có thể cưới các nàng Chỉ Khê đây.

Quan hệ đã phát sinh.

Thiếu một cái hôn lễ chính thức.

- Không được.

Vân Phi Dương thầm nghĩ:

- Thực lực ta bây giờ quá yếu, chờ đến lúc có thể đặt chân tại Tiểu Thần Giới, sau đó sẽ cưới các nàng.

Yến Sơn Tuyết đứng bên cạnh, trong đôi mắt đẹp hiện ra một vòng đau thương.

Nàng không nhỏ, đã qua tuổi xuất giá, nhìn thấy đại hôn khó tránh khỏi có chút sầu não, mà cái này cũng là phiền não của nữ tử lớn tuổi.

Đương nhiên.

Lấy dung mạo Yến Sơn Tuyết, tuyệt không sợ ế, chỉ không tìm được người phù hợp.

Trước mắt có một vị.

Nhưng.

Nghĩ đến vị hôn thê và những nữ nhân của hắn sinh ra địch ý đối với mình, Yến Sơn Tuyết không khỏi thở dài trong lòng.

- Một đám cặn bã.

Thao Thiết đứng phía sau, trong ánh mắt lộ vẻ khinh thường.

- Đội đón dâu đến!

Đột nhiên có người hô lớn.

Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, ánh mắt nhìn về phía ngoài thành, chỉ thấy một nam tử mặc áo cưới màu đỏ cưỡi ngựa cao to, cao hứng bừng bừng đi vào.

Tám tên tráng hán khiên kiệu hoa.

Phía sau có hai hàng Nghi Trượng, nhân số hơn trăm nối đuôi nhau mà đi.

"A."

Vân Phi Dương nói:

- Cô gia của họ Hạ cũng rất xa hoa nha.

Nam nữ thành hôn là nhân sinh đại sự.

Dù ở Phàm Giới hay Tiểu Thần Giới, đội ngũ nhà trai đón dâu như thế đủ để chứng minh họ rất có thực lực.

- Không sai.

Trung niên bên cạnh thấp giọng nói:

- Rễ Hạ gia là dòng chính Phương gia bên trong Vô Song Thành, thân phận rất cao quý!

Vô Song Thành?

Vân Phi Dương không có việc gì thì hay đọc Cuồng Tông Hành Đạo Lục, từng thấy qua cái thành trì này, mà Phương gia tự nhiên cũng có trong đó.

Hành vi phạm tội là xem mạng người như cỏ rác.

Hắc.

Thật trùng hợp.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1159: Lão tử đã quyết định.


Ca ca ta có cần phải xuất trận cướp cô dâu để thêm vui hơn không?

Vân Phi Dương đê tiện cười rộ lên.

- Sư huynh.

Yến Sơn Tuyết truyền âm.

- Vô Song Thành tại Tiểu Thần Giới được xếp thành nhị lưu thành trì, mà Phương gia này hẳn là gia tộc nhị lưu.

Vân Phi Dương nói:

- Xem ra, thật phải đi đoạt hôn.

Hạ gia.

Tân lang đón dâu đứng trước phủ đệ. Tiêu sái từ trên ngựa nhảy xuống.

- Nhạc phụ.

Hắn hướng về phía lão giả đang tươi cười đứng trước cửa chắp tay hô.

- Hiền tế, mời vào!

Hạ gia Gia chủ chắp tay mời.

Hạ gia chỉ là bất nhập lưu gia tộc, Phương gia là nhị lưu gia tộc, dù cho là cha vợ cũng phải cung cung kính kính chiêu đãi.

Tân lang cười đi vào Hạ gia.

Rất nhiều võ giả xem náo nhiệt còn nghị luận.

- Đại tiểu thư Hạ gia gả cho dòng chính Phương gia, địa vị Hạ gia khẳng định nước lên thì thuyền lên a.

- Hà gia và Triệu gia hiện tại chắc đang phiền muộn.

- Ba nhà tranh giành đoạt lợi đến cái cũng ghế không nhường nhịn, đã tranh giành hơn hai mươi năm, bây giờ coi như phân ra cao thấp.

- Ai, Hạ gia tốt số, sinh một nữ nhi xinh đẹp tựa như tiên nữ.

Có võ giả nói.

- Đẹp như tiên nữ?"

Nghe được bốn chữ này, Vân Phi Dương nói:

- Ta ngược lại muốn xem nàng đẹp như thế nào.

Nói rồi thi triển nguyên niệm tuôn đến Hạ phủ, đi vào trong khuê các nơi nữ nhi Hạ gia đang đợi gả.

Trước bàn trang điểm.

Một nữ tử đầu mang mũ phượng, ngồi yên lặng, tinh tế liễu mi, đôi mắt đẹp giống như trăng sáng, mũi ngọc tinh xảo vểnh cao, môi son như lửa.

Cô nàng này thật là một mỹ nữ, nhưng so với Yến Sơn Tuyết bên cạnh, vẫn hơi kém một chút.

- Ừm?

Đột nhiên, Vân Phi Dương phát hiện, trong đôi mắt nữ tử đang đợi gả lấp lóe nước mắt, hai hàng thanh lệ chầm chậm rơi xuống.

- Đại tiểu thư, vừa mới trang điểm xong, cô sẽ khóc bẩn hết mặt đó.

Một người trung niên phụ nhân nhắc nhở.

- Nhũ mẫu.

Nữ tử kia nức nở nói:

- Hạ Mộng Thần cũng chỉ là quân cờ cho phụ thân cha kết nối thông gia thôi ư?

Nhũ mẫu nói:

- Đại tiểu thư, lời này của cô, lão thân nghe không hiểu.

Hạ Mộng Thần không nói nữa, lặng yên thu cây kéo trên bàn vào trong tay áo.

"Ai."

Vân Phi Dương thở dài.

- Lại một cuộc hôn nhân chính trị không có tình cảm.

Loại chuyện này thường thấy nhất trong thế giới lấy võ làm đầu này, có bao nhiêu thiếu nữ ủy khuất chấp nhận, lại có bao nhiêu nàng tìm cái chết.

Thôi kệ mẹ nó.

Lão tử đã quyết định.

Đoạt dâu!
Giờ lành đã đến.
 
Back
Top Bottom