Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1140: Thanh âm im bặt mà dừng.


Yến Sơn Tuyết nói:

- Hôm nay là hội chùa, lẽ ra có rất nhiều nữ hài sẽ ra ngoài dâng hương cầu nguyện, mà trên đường không thấy một người, quá kỳ quái.

- Không sai.

Vân Phi Dương nâng cằm, nói:

- Chẳng lẽ các nàng biết Vân đại soái ca ta đến, xấu hổ không dám ra ngoài?

Yến Sơn Tuyết nói:

- Vô sỉ.

Trước phủ đệ Sài gia.

Một người đang lộ vẻ mặt hết sức vui vẻ, nói:

- Thiếu gia, hôm nay là hội chùa của Đại Diễn tự, rất nhiều mỹ nữ sẽ đi dâng hương cầu nguyện, đi nhìn một chút náo nhiệt đi.

Công tử ca mới từ trong phủ đi ra, không nhịn được nói:

- Hội chùa mấy năm nay, bản thiếu chưa từng thấy qua mỹ nữ, đi cũng không có ý nghĩa.

Người này tên Sài Cẩu.

Nhị công tử của Sài gia - bá chủ nội thành, tuy tu vi thường thường nhưng lại là tên hoàn khố có tiếng.

Nhìn qua vẻ mặt trắng toát và bước đi hư nhược cũng có thể thấy, hắn là một tên háo sắc, d*m d*c quá độ.

Hầu như tất cả các cô gái có tư sắc trong nội thành đều bị hắn đùa giỡn qua, mà thê thiếp khoảng chừng hai mươi tám người!

Có câu nói nói tốt.

Vợ không bằng thiếp, thiếp không bằng trộm, trộm không bằng trộm không được.

Tên này thì ưa thích loại cảm giác đó.

Cho nên trong nhà thê thiếp như mây nhưng vẫn rất thích ra ngoài tản bộ, thấy người vừa mắt, dù chưa lập gia đình hay đã kết hôn đều đoạt tới tay.

Vài ngày trước.

Một đôi vợ chồng xứ khác mới cưới đến đây gặp phải tên này, thấy nữ tử người ta tướng mạo bất phàm, ra lệnh cho thủ hạ cướp đi, đánh chết tươi người nam nhân tại đầu đường.

Sài gia là nhất phương bá chủ trong Thiên Nga thành.

Bách tính nội thành tuy hận Sài Cẩu thấu xương nhưng giận mà không dám nói gì, rất nhiều phụ mẫu đành phải nhốt nữ nhi mình trong khuê phòng.

Mà cái này chính là nguyên nhân vì sao hội chùa nhưng trên đường phố không có mỹ nữ, cũng không phải Vân Đại Tiện Thần quá tuấn tú, xấu hổ không dám ra ngoài.

"Hắc hắc."

Tên hạ nhân kia cười nói:

- Lục Nhi hôm nay có dự cảm thiếu gia nhất định gặp được mỹ nữ xinh đẹp!

Sài Cẩu đong đưa quạt giấy, cười nói:

- Vì câu nói này của ngươi, bản thiếu cũng muốn đi hội chùa xem một lần.

Sau đó.

Được mấy tên tay chân hung thần ác sát hộ tống, công tử nhà họ Sài đi về phía Đại Diễn tự.

Nhưng mà vừa đi mấy bước.

Hạ nhân gọi Lục Nhi đột nhiên chỉ đám người, hưng phấn hô:

- Thiếu gia, có mỹ nữ, đại mỹ nữ a!

"Ba."

Sài Cẩu gõ cây quạt vào đầu hắn, nói:

- Nhìn ngươi kìa, chỉ là gái đẹp thôi, có gì mà…

Dát.

Thanh âm im bặt mà dừng.

Bởi vì, khi ánh mắt hắn liếc qua nhìn Yến Sơn Tuyết đứng trước cửa hàng trang sức, ngây ngốc nói.

- Mẹ ơi, cô em này không phải mỹ nữ, mà là tiên nữ!
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1141: Yến Sơn Tuyết đã chen lời:


Yến Sơn Tuyết đứng trên đường phố náo nhiệt, xung quanh đều là đại lão gia, tuyệt đối là đom đóm trong đêm tối.

Đương nhiên.

Cho dù có rất nhiều nữ hài vây bên người, lấy dung mạo quốc sắc thiên hương của nàng cũng là hạc giữa bầy gà, liếc một chút đã hấp dẫn ánh mắt nam nhân.

Nhìn dáng người ưu mỹ, khuôn mặt hoàn mỹ không một tì vết, con mắt Sài Cẩu muốn lòi ra ngoài, mà nước miếng đã chảy dài trên miệng.

Mẹ ta ơi, cái này không phải mỹ nữ, đây là tiên nữ trên trời mới có!

Bổn công tử cưới nhiều thê thiếp như vậy nhưng so với nữ nhân này, quả thực như trời với đất!

- Lục Nhi.

Hắn nuốt nước miếng một cái, nói:

- Ngươi hôm nay rốt cục đoán đúng được một lần, thật gặp phải!

Nói rồi sửa sang lại góc áo, ôn tồn lễ độ đi qua, Lục Nhi vội vàng đuổi theo, nghĩ thầm, sau này trở về, mình khẳng định sẽ được công tử trọng thưởng!

- Đều tránh ra hết cho ta!

Mấy tên hộ vệ bưu hãn mở đường trước mặt Sài Cẩu, người đi đường vừa thấy công tử nhà họ Sài, nhao nhao hoảng sợ né tránh.

- Lại có một cô nương bị tai họa.

- Nam tử đứng bên cạnh nữ hài chắc là người trong lòng nàng, chỉ sợ tên kia không chết cũng bị thương.

Mọi người nhao nhao thở dài nhìn về phía Vân Phi Dương.

Yến Sơn Tuyết cầm vòng ngọc, cười nói.

- Vòng ngọc này rất đẹp.

- Không tệ.

Vân Phi Dương gật gật đầu.

Yến Sơn Tuyết đeo vòng ngọc vào tay, hướng hắn nở nụ cười xinh đẹp, nói:

- Trả tiền đi.

Vân Phi Dương bất đắc dĩ nói:

- Tốt thôi.

Nói rồi muốn trả tiền, nhưng vào lúc này, một đám hung thần ác sát võ giả vây quanh.

Sài Cẩu đong đưa cây quạt, cười nói:

- Vòng ngọc tinh xảo này cũng chỉ có xinh đẹp cô nương như nàng mới xứng.

Hắn cười rất ôn nhu, nhưng ánh mắt lại lộ ra vẻ d*m đ*ng, rõ ràng có ý không tốt.

- Thật sao?

Yến Sơn Tuyết xoay người, ôm lấy cánh tay Vân Phi Dương, dán đầu lên vai hắn, cười nói:

- Phu quân ta cũng cho rằng như vậy.

Phu quân?

Nụ cười Sài Cẩu trở nên cứng ngắc.

Hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, ánh mắt càng âm trầm.

Mẹ kiếp.

Nữ nhân đẹp như Thiên Tiên trước mặt chỉ có Sài Cẩu ta mới xứng, tên này tính là thứ gì!

Dù đối phương nhìn bề ngoài không giống công tử bột như hắn, nhưng Sài Cẩu vẫn cẩn thận hỏi:

- Quý danh của vị bằng hữu này… người là nhân sĩ phương nào?

- Ta...

Vân Phi Dương vừa mở miệng.

Yến Sơn Tuyết đã chen lời:

- Chúng ta đến từ Bạch Ngọc Trấn, nghe nói hôm nay là hội chùa Thiên Nga thành, cho nên đi dâng hương cầu nguyện.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1142: Tuyết Nhi cô nương.


- Công tử.

Lục Nhi nói nhỏ lên lỗ tai Sài Cẩu.

- Bạch Ngọc Trấn là thành trấn thuộc địa bàn của Thiên Nga thành ta quản lý, hương thân cùng gia tộc tai to mặt lớn trong trấn đều quy thuận Sài gia ta.

Sài Cẩu nghe xong, xem thường cười cười, nói:

- Cô nương, nếu không chê, để bản thiếu dẫn dắt cô đi dâng hương đi.

- Cái này sao được.

Yến Sơn Tuyết nở nụ cười xinh đẹp.

Nụ cười này có thể nói nghiêng nước nghiêng thành, cả người Sài Cẩu đều phiêu lên, hắn hận không thể xông lên kéo ngã đối phương.

Nhịn xuống!

Gấp cũng phải mang về nhà trước!

Sài Cẩu giả bộ nho nhã lễ độ, nói:

- Cô nương, mời…

Yến Sơn Tuyết ôm lấy Vân Phi Dương, nói:

- Phu quân, vị công tử này là người tốt nè, chúng ta đi theo hắn thôi.

- Ừm.

Vân Phi Dương gật đầu cười cười.

Người qua đường xung quanh âm thầm lắc đầu, nghĩ thầm, tiểu tử, ngươi cứ cười đi, lát nữa sợ rằng khó giữ được cái mạng nhỏ.

- Chậm đã.

Sài Cẩu ngăn cản, nhìn về phía Vân Phi Dương, thản nhiên nói:

- Nàng có thể đi, ngươi lưu lại nơi này.

- Như vậy sao được?

Vân Phi Dương nói:

- Ta và Tuyết Nhi tới đây dâng hương, hi vọng có thể được Phật Tổ phù hộ để mang thai hài tử, không đi sẽ mất linh.

Yến Sơn Tuyết nghe vậy, lặng yên không một tiếng động hung hăng vặn trên cánh tay hắn một cái.

- Nguyên lai là cầu con?

Sài Cẩu nhìn Yến Sơn Tuyết, ý vị thâm trường cười nói:

- Bản thiếu sẽ giúp cô hoàn thành điều tâm nguyện này.

Yến Sơn Tuyết tuy nhiên đang cười, nhưng trong đôi mắt đẹp lại lóe ra một tia sát cơ.

Vân Phi Dương ngược lại không có gì thay đổi, hắn ẩn ý nói:

- Không được, mẹ ta kể, muốn ta và nàng cùng dâng hương mới có hiệu quả.

Nhìn thấy bộ dạng này của hắn, người qua đường xung quanh lúc này mới ý thức được, người này có chút ngốc.

- Tốt, cùng đii đi.

Sài Cẩu vốn định thô bạo đánh tiểu tử này một trận cho đơn giản rồi mang theo nữ nhân hồi phủ, nhưng thấy hắn có chút ngốc, nhất thời hứng thú.

Được đám chân tay Sài gia vây quanh, Vân Phi Dương và Yến Sơn Tuyết theo Sài Cẩu rời đi.

Người đi trên đường phố nhao nhao lắc đầu, có người nói:

- Chỉ sợ tiểu huynh đệ kia sẽ mất mạng.

- Quả nhiên, những dân chúng bình thường như chúng ta cưới một nàng dâu xinh đẹp không phải phúc, mà là họa.

Mọi người đồng tình gật đầu.

- Sài công tử.

Yến Sơn Tuyết đi trên đường, khó hiểu hỏi:

- Ta nhìn rất nhiều người đều đi Bắc Môn, sao chúng ta lại đi đến Tây môn thế?

- Tuyết Nhi cô nương.

Sài Cẩu đè ép tà hỏa, cười nói:

- Bắc Môn quá nhiều người, chúng ta đi từ tiểu đạo cửa Tây thì có thể vào Đại Diễn tự nhanh hơn.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1143: Cám ơn, ta không khát.


"A."

Yến Sơn Tuyết ứng một tiếng.

Vân Phi Dương còn cười ngốc nói:

- Sài công tử thật sự là người tốt, khó trách nương ta thường nói, trên đời vẫn còn rất nhiều người tốt.

Yến Sơn Tuyết thầm nghĩ:

- Tên này diễn quá giỏi.

- Người tốt?

Sài Cẩu nhìn về phía thủ hạ, cười nói:

- Bổn công tử lần đầu tiên nghe được có người nói như vậy đấy.

Lục Nhi và đám thủ hạ đều cười.

Trong lòng bọn họ nghĩ:

- Tiểu tử ngốc, chờ trở lại Sài gia, ngươi sẽ biết Sài công tử người tốt bao nhiêu, không chỉ giúp ngươi chiếu cố vợ, còn có thể giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện có con.

Rất nhanh.

Một đoàn người đến Sài phủ.

"Oa."

Yến Sơn Tuyết nhìn thấy cửa lớn Sài phủ, hai tay hợp lại cùng nhau, hâm mộ nói:

- Đây là nhà ai, khí phái như thế?

- Tuyết Nhi cô nương, đây là phủ đệ công tử nhà ta!

Lục Nhi vội đáp.

Yến Sơn Tuyết kinh ngạc hô:

- Nhà Sài công tử? Ôi trời ơi!

Nói rồi sùng bái nhìn về phía Sài Cẩu, đối phương thì vung cây quạt, cười nói:

- Tuyết Nhi cô nương, nếu cô ưa thích, có thể vào phủ quan sát.

- Phu quân!

Yến Sơn Tuyết quơ cánh tay Vân Phi Dương, cười nói:

- Chúng ta có thể vào xem không?

- Cái này. . .

Vân Phi Dương có chút khó khăn, cuối cùng nói:

- Tốt thôi.

Sài Cẩu vui vẻ.

Hắn đang nghĩ lỡ như đối phương cự tuyệt, có nên thô lỗ động thủ mời vào Sài phủ hay không, không nghĩ tới sẽ đáp ứng sảng khoái như vậy.

Vân Phi Dương và Yến Sơn Tuyết được Sài Cẩu chỉ huy đi vào Sài phủ, cư dân nội thành mắt thấy một màn này thầm thở dài.

- Tự chui đầu vào lưới a.

Trong thành, Sài Cẩu còn có thể bảo trì phong độ công tử, nhưng vừa tiến vào phủ đệ, trên mặt mỉm cười nhất thời trở nên d*m đ*ng.

"Khục."

Hắn cho đám thủ hạ một cái ánh mắt.

Mấy tên tráng hán ngăn trước người Vân Phi Dương, thản nhiên nói:

- Tiểu tử, đi thôi, chúng ta đi uống trà.

- Uống trà?

Vân Phi Dương lắc đầu, nói:

- Cám ơn, ta không khát.

"Haha."

Một tên thủ hạ cười xấu xa nói:

- Yên tâm đi, chúng ta trà rất không tệ, sau khi ngươi uống, cả đời sẽ khó quên.

Nói rồi giơ đại thủ ra muốn kéo Vân Phi Dương qua, để thiếu gia và Tuyết Nhi cô nương có cơ hội đơn độc ở chung.

Nhưng.

Trong nháy mắt hắn lại đột nhiên hét, bởi vì bàn tay hoàn chỉnh đã vặn vẹo, tựa hồ bị lực lượng nào đó bẻ gãy.

"A"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1144: Hoàng Tuyền là chỗ nào?


"A!"

Tay phải tên hộ vệ chụp vào Vân Phi Dương bị đứt gãy, hắn kêu thảm như heo bị giết.

Ai làm?

Khẳng định là Vân Phi Dương.

Bất quá, tốc độ tên này xuất thủ quá nhanh, nhanh đến mức tất cả mọi người ở hiện trường không bắt được.

- Lão Cổ!

- Ngươi làm sao?

Mấy tên hộ vệ hoảng hốt, cứ như vậy mà bị gãy tay, thực quá quỷ dị.

Hộ vệ gọi Lão Cổ vịn cánh tay bị đứt gãy, thống khổ nói:

- Giống như có một cỗ lực lượng bẻ gãy tay ta!

- Một cỗ lực lượng?

Mọi người càng mê mang.

"A!"

Đột nhiên, Vân Phi Dương hét lớn:

- Ta biết rồi, trong ngôi nhà này khẳng định có quỷ!

Có quỷ?

Mọi người khịt mũi coi thường.

Thân là võ giả, mặc dù tu vi không quá cao cũng sẽ không tin trên thế giới có quỷ, kẻ ngu này thật quá khờ.

- Lão Cổ, có thể do ngươi ngày thường tu luyện dùng sức quá, xương tay khó có thể chịu đựng mới có thể bị đứt gãy.

- Không sai.

Lời giải thích này được mấy tên hộ vệ đồng ý.

Đứng Sài Cẩu bên cạnh lạnh mặt, nói:

- Đừng nói nhảm, nhanh đưa tên này đi uống trà.

Hắn bức thiết hy vọng có thể cùng Tuyết Nhi cô nương đơn độc ở chung, sau đó làm một vài hoạt động xấu hổ, không muốn lãng phí thời gian.

- Tiểu tử.

Hai tên hộ vệ nói:

- Theo chúng ta đi.

- Không được.

Vân Phi Dương ôm chặt Yến Sơn Tuyết, nói:

- Trong ngôi nhà này có quỷ, ta muốn bảo vệ vợ ta.

Sài Cẩu thấy thế, trong ánh mắt hiện ra sát cơ, hắn cắn răng nói:

- Đừng nói nhảm với tên ngu ngốc này, bắt lại, loạn côn đánh chết cho ta!

Lộ ra nguyên hình!

Dù sao, nữ nhân đẹp như vậy, một mực nhìn thấy mà không thể đụng vào, không thể mò, quả thực rất thống khổ.

- Vâng!

Hai tên hộ vệ nắm quyền đầu, sát khí đằng đằng đi tới.

- Ngươi…các ngươi!

Vân Phi Dương nhát gan lui lại, hỏi:

- Muốn…muốn làm gì?!

- Làm gì?

Sài Cẩu âm u nói:

- Đương nhiên là đưa ngươi đi Hoàng Tuyền.

Vân Phi Dương mờ mịt hỏi:

- Hoàng Tuyền là chỗ nào?

"Ha ha ha!"

Sài Cẩu cười to nói:

- Tiểu tử , đợi lát nữa ngươi sẽ biết, Hoàng Tuyền là địa phương nào, mà vợ ngươi từ hôm nay trở đi sẽ trở thành vợ ta!

Vân Phi Dương nói:

- Không được, vợ ta là vợ ta, thế nào lại là vợ ngươi!

Hai tên hộ vệ đang đi tới nhất thời co giật khóe miệng. Tên này thật ngốc, còn nhìn không ra Sài thiếu gia đang muốn đoạt nữ nhân của hắn?

Ai.

Cũng được.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1145: Thật lợi hại!


Người ngốc như thế, cho hắn chết thống khoái đi. Hai tên hộ vệ bước ra một bước, đưa tay ra, mỗi người ngưng tụ mấy trọng thuần nguyên lực.

Dưới cái nhìn của bọn họ, dùng chút lực lượng đã đủ đánh chết tên ngu ngốc trước mặt.

- Đừng tới đây…!

Vân Phi Dương hoảng sợ hướng lui về phía sau, chắc do quá hoảng sợ, trực tiếp ngã xuống đất, trùng hợp né tránh được công kích.

- Hả?

Hai tên hộ vệ khẽ giật mình.

Kẻ ngu này vận khí thật tốt, vậy mà may mắn né tránh được công kích của mình.

- Vợ ơi!

Vân Phi Dương từ dưới đất bò dậy, lôi kéo Yến Sơn Tuyết nói:

- Bọn họ là người xấu, chúng ta đi thôi.

- Đi?

Sài Cẩu cười lạnh nói:

- Ngươi đi đâu?

Nói rồi quát lạnh:

- Hai tên hỗn đản các ngươi nhanh g**t ch*t tên ngu ngốc này, đừng chậm trễ chuyện tốt của bản thiếu.

- Vâng vâng!

Hai tên hộ vệ lúc này tiến lên.

Vì ngăn ngừa tên kia may mắn tránh thoát, lực kình đề cao đến mười trọng, tốc độ tăng lên không ít.

Nhưng.

Để bọn hắn sụp đổ là.

Vân Phi Dương lôi kéo Yến Sơn Tuyết, vô cùng chật vật né tránh, sau đó, vỗ b* ng*c, cả kinh hỏi:

- Các ngươi muốn giết ta?

- Cái đệch.

- Tiểu tử này là võ giả?

Hai tên hộ vệ ngạc nhiên.

Bọn họ đã nhìn ra Vân Phi Dương lần nữa miễn cưỡng né tránh cũng không phải may mắn mà do có thực lực nhất định!

"Xoát!"

Vân Phi Dương đánh một bộ quyền pháp, ẩn ý nói:

- Chớ xem thường ta, ta thế nhưng cũng là Vũ Thần!

- Vũ Thần?

Sài Cẩu cười.

Một kẻ ngu tu luyện tới Vũ Thần thì cho rằng mình rất mạnh? Sài gia ta tùy tiện chọn ra một tên hộ vệ đều có cảnh giới này đây!

- Đồ nhà quê.

Sài Cẩu cười lạnh nói:

- Phụ thân ta là cường giả Phá Toái cảnh Tố Thể Kỳ duy nhất của Thiên Nga thành, chút thực lực ấy của ngươi còn lấy ra khoe khoang?

- Tố Thể Kỳ?

Vân Phi Dương trừng to mắt.

Yến Sơn Tuyết càng che miệng nói:

- Thật lợi hại!

Sài Cẩu đắc ý cười.

Cha hắn rất ngưu trong Thiên Nga thành, hắn làm nhi tử cũng sẽ cảm thấy rất ngưu.

"Xoát!"

Hai tên hộ vệ lần nữa xông lại.

Bọn họ không tiếp tục ẩn giấu, bộc phát ra thực lực Vũ Thần đại viên mãn, thuần nguyên lực đạt tới hai mươi trọng!

Vũ Thần?

Cũng phải ngoan ngoãn nhận lấy cái chết trước mặt đại gia!

"Xoát!"

Đột nhiên, Vân Phi Dương thi triển thân pháp, xuất hiện tại phía sau hai người, song quyền nhô ra, chụp vào vai bọn họ, bỗng nhiên dùng lực bóp một cái.

"Răng rắc."

"Răng rắc."
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1146: Phá Toái cảnh đại viên mãn?


Tiếng xương gảy vang lên, cùng lúc đó là theo hai tiếng kêu thảm!

Vân Phi Dương ném ra hai tên hộ vệ ra ngoài, vỗ vỗ tay, nhếch miệng cười nói:

- Ta đã nói qua, chớ xem thường ta.

- Ngươi…

Sài Cẩu hãi nhiên.

- Không phải Vũ Thần?!

Nhẹ nhõm phế bỏ hai tên Vũ Thần đại viên mãn, không phải Vũ Thần có thể làm được.

- Vợ ơi.

Vân Phi Dương vỗ vỗ tay, nói:

- Thời gian không còn sớm, chúng ta nhanh đi Đại Diễn tự dâng hương nào.

- Ừm.

Yến Sơn Tuyết cười một tiếng với Sài Cẩu, nói:

- Sài công tử, ta đi đây.

Mỉm cười này quá rung động lòng người.

Sài Cẩu nhất thời bị mê đến thần hồn điên đảo, hắn lạnh lùng nói:

- Tiểu tử, dám đả thương hạ nhân Sài gia ta, còn dám đi?

"Ba! Ba!"

Hắn giơ tay lên đập hai lần.

"Xoát xoát!"

Mười mấy tên hộ viện nhao nhao lao ra bao vây Vân Phi Dương, mà thực lực bọn hắn kém nhất cũng đến Vũ Thần.

- Giết tên này cho ta!

Sài Cẩu ra lệnh, hơn hai mươi người giết tới.

Một khắc đồng hồ sau.

Sài Cẩu và Lục Nhi sợ hãi đứng tại chỗ, mồ hôi lạnh trên trán chảy ròng ròng.

Bởi vì hơn hai mươi hộ viện đã bị Vân Phi Dương đạp ngã xuống đất đang thống khổ giãy dụa.

- Sài công tử.

Vân Phi Dương ngồi trên lưng một tên hộ viện, cười nói:

- Còn chơi không?

Đại ca.

Là ta chơi.

Hay ngươi đang chơi đây?

- Ngươi…

Sài Cẩu nuốt một ngụm nước bọt, hoảng sợ nói:

- Ngươi…ngươi là ai?

Một đám Vũ Thần bị giải quyết trong chớp mắt, hắn không phải người ngu, khẳng định đã ý thức được đối phương là cao thủ.

Chí ít cũng giống như phụ thân!

- Ta à.

Vân Phi Dương xuất hiện trước mặt Sài Cẩu, một cánh tay chế trụ cổ hắn, nói:

- Đi Hoàng Tuyền, ngươi sẽ biết.

"A!"

Sài Cẩu hét thảm.

Vân Phi Dương sụp đổ.

Mình chưa dùng lực, loạn kêu cái gì.

Lục Nhi té cứt té đái chạy vào trong, vừa chạy vừa quát lớn:

- Lão lão gia, không tốt!

"Xoát!"

Vào lúc này, một tên lão giả chừng bốn mươi từ đình viện bay ra, trong hai con ngươi của hắn thấu phát sự sắc bén, khí thế cường đại, nói:

- Tiểu tử, buông Sài hiền chất ra.

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

- Phá Toái cảnh đại viên mãn?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1147: Sài Cẩu cũng ngây người.


Trung niên nhân kia có thể từ trong viện bay ra ngoài, cũng đủ để chứng minh, thực lực chí ít đến Phá Toái Cảnh đại viên mãn!

Vân Phi Dương thật bất ngờ.

Không nghĩ tới một thành trì bất nhập lưu lại có cường giả cấp bậc này.

Trung niên gọi Cung Lập Chương.

Hắn cũng không phải người nhà họ Sài, mà chỉ có chút giao tình với Sài gia chủ, vô ý đi ngang qua Sài gia, đặc biệt tới nhà làm khách.

Sài Cẩu bị trói buộc nhìn thấy Cung Lập Chương xuất hiện, giống như nhìn thấy cứu tinh, khóc nức nở nói:

- Cung thúc, cứu ta!

- Tiểu tử.

Cung Lập Chương lạnh lùng nói:

- Buông Sài hiền chất ra.

Vân Phi Dương không để ý hắn, dù sao, một tên Phá Toái Cảnh đại viên mãn còn không đến mức để trong lòng.

Nhưng vào lúc này, Sài gia chủ Sài Phấn Tiến chạy tới, mấy tên cao tầng cùng đi theo.

Bọn họ vốn đang mở tiệc chiêu đãi Cung Lập Chương, rượu thịt vừa mới dâng lên, chưa ăn được mấy ngụm đã nghe Lục Nhi kêu gọi.

- Lớn mật!

Sài Phấn Tiến nhìn nhi tử bị một người trẻ tuổi khống chế, phẫn nộ quát:

- Nhanh thả con ta ra!

Đột nhiên.

Hắn phát hiện Yến Sơn Tuyết, thấy tướng mạo nàng đẹp như Thiên Tiên, trong con ngươi hiện ra vẻ d*m đ*ng.

Vân Phi Dương lắc đầu.

Quả nhiên.

Thượng bất chính hạ tắc loạn.

Sài gia chủ cũng không phải mặt hàng tốt, vì thế mới bồi dưỡng ra được một hoàn khố khi nam phách nữ.

Vân Phi Dương trói buộc Sài Cẩu, cười nói:

- Buông hắn ra có thể, giao 50 ngàn linh thạch ra.

- 50 ngàn linh thạch?

Tức giận trên mặt Sài gia chủ càng sâu, nói:

- Tiểu tử, ngươi được, dám đến Sài gia ta đòi linh thạch!

Vân Phi Dương nói:

- Cho ta 50 ngàn linh thạch, ta tha con của ngươi, sau đó mọi người đều vui.

"Hừ."

Cung Lập Chương lạnh lùng nói:

- Một gia hỏa Thối Cốt Kỳ cũng phách lối như vậy.

Vân Phi Dương lúc này cũng không vận chuyển Nghịch Thiên Quyết, cho nên cảnh giới rất dễ dàng bị nhìn ra.

- Thối Cốt Kỳ?

Sài gia chủ kinh hãi.

Thực lực hắn chỉ có Tố Thể Kỳ tầng ba, đối mặt với Thối Cốt Kỳ, khẳng định không phải đối thủ!

Sài Cẩu cũng ngây người.

Hiển nhiên, hắn không ngờ tên ngu ngốc mình dẫn vào trong nhà lại mạnh như vậy!

- Cung huynh.

Sài gia chủ vội vàng chắp tay nói:

- Còn mời xuất thủ cứu con ta, Sài mỗ tất có thâm tạ!

Cung Lập Chương cười nói:

- Hiền chất gặp nạn, Cung mỗ chắc chắn không khoanh tay đứng nhìn.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1148: Tiểu tử này đang tìm cái chết!


Hắn nhìn về phía Vân Phi Dương, thản nhiên nói:

- Tiểu tử, thả Sài hiền chất ra, tự đoạn hai tay, có thể tha cho ngươi khỏi chết.

Biểu tình kia, ngôn ngữ kia.

Hoàn toàn không để Vân Phi Dương vào mắt.

Đây là khẳng định.

Một tên Phá Toái Cảnh đại viên mãn đối mặt một võ giả Thối Cốt Kỳ, nếu như không tỏ ra ngưu bức, không phải tu luyện uổng phí.

- Cắt.

Vân Phi Dương khinh thường nói:

- Ngươi coi mình là ai?

Sài Phấn Tiến cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ngươi nghe cho kỹ, đứng trước mặt ngươi là thất Trưởng lão Cung gia!

Sống lưng Cung Lập Chương thẳng tắp.

- Cung gia, thất Trưởng lão?

Vân Phi Dương lắc đầu.

- Chưa nghe nói qua.

Yến Sơn Tuyết truyền âm.

- Cung gia không khác gì Yến gia ta.

Vân Phi Dương truyền âm hỏi:

- Yến gia nhà cô lợi hại lắm hả?

Hai người quen nhau lâu như vậy, hắn còn không biết nội tình đối phương đây.

Yến Sơn Tuyết đáp:

- Yến gia ta chút Nhất Lưu mạnh hơn Nhị Lưu, thuộc về gia tộc chuẩn Nhất Lưu

"A."

Vân Phi Dương hiểu rõ, hắn nhìn về phía Sài gia chủ, cười nói:

- Không nghĩ tới Sài gia ngươi còn có hậu trường này.

"Hừ."

Sài gia chủ cười lạnh nói:

- Tiểu tử, thức thời một chút, mau buông con ta ra, nếu không sẽ chọc giận cung Trưởng lão, ngươi sẽ không có kết quả tốt.

Vân Phi Dương cười nói:

- Tính ta rất không thức thời.

Nói rồi nâng tay lên hung hăng đánh vào mặt Sài Cẩu, đánh miệng hắn đầy máu.

Mục quang Cung Lập Chương dần lãnh lệ.

Kẻ này đã biết thân phận mình vẫn còn phách lối, còn dám động Sài Cẩu!

- Muốn chết!

Hắn bỗng nhiên tiến lên, một chưởng vỗ ra, ngưng tụ ra sáu ngàn trọng thuần nguyên lực nương theo từng đợt kình phong.

Sài gia chủ hâm mộ nói:

- Không hổ là cường giả đại viên mãn!

Ánh mắt của mấy tên cao tầng Sài gia cũng hiện ra sùng bái thật sâu.

"Hô!"

Cung Lập Chương oanh một quyền vừa nhanh vừa độc, nhưng Vân Phi Dương lại cười nhạt một tiếng, hắn tiện tay ném Sài Cẩu ra đằng sau, nhẹ nhàng giơ tay lên.

Hiển nhiên.

Hắn có ý định chính diện đón đỡ một quyền của đối phương.

- Cuồng vọng!

- Tiểu tử này đang tìm cái chết!

Mọi người khịt mũi coi thường.

Bọn họ đánh không lại Thối Cốt Kỳ nhưng cũng biết, tại trước mặt Phá Toái Cảnh đại viên mãn, Thối Cốt Kỳ cũng yếu đến đáng thương.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1149: Một kích này đạt tới vạn trọng!


Chính diện nghênh đón?

Không khác gì đi chịu chết!

Cung Lập Chương cười lạnh không thôi.

Chỉ là một tên Thối Cốt Kỳ cũng dám đón đỡ một chưởng của bản Trưởng lão, chờ kinh mạch toàn thân và ngũ tạng lục phủ bị chấn nát đi!

"Hô!"

Mạnh mẽ quyền đầu gào thét mà đến.

Cuối cùng, dưới cái nhìn của mọi người, một quyền đánh vào bàn tay Vân Phi Dương, khí lãng bạo phát, bụi đất lăn lộn!

- Tiểu tử này hẳn phải chết không nghi ngờ!

- May mắn có Cung trưởng lão, nếu không, Sài gia chúng ta không ai có thể trị được hắn!

Cao tầng Sài gia nghị luận.

"Haha!"

Sài Cẩu ngã trên mặt đất, không quản miệng đầy máu, hưng phấn cười ha hả.

Tiểu tử.

Ngươi chết, nữ nhân của ngươi sẽ trở thành nữ nhân của Sài Cẩu ta!

Nghĩ tới dung mạo tuyệt mỹ và nụ cười mê người của Yến Sơn Tuyết, tà hỏa trong người Sài Cẩu bốc lên, quên hết bỏng đau trên mặt.

Nhưng.

Khi bụi đất rơi xuống.

Khi hắn nhìn thấy tình hình giữa sân, nụ cười trên mặt ngưng kết, bởi vì tiểu tử kia vẫn đứng yên tại chỗ, không có xê dịch nửa bước.

Mấy người cao tầng Sài gia cũng ngạc nhiên không thôi.

Không có khả năng!

Một Thối Cốt Kỳ bị Phá Toái cảnh đại viên mãn oanh một quyền, sao còn có thể đứng tại chỗ, sao không bị bay ra ngoài!

- Chẳng lẽ, Cung trưởng lão vận dụng ám kình, chỉ chấn vỡ nội tạng tên này mà cũng không đánh bay?

- Nhất định như vậy.

Mọi người thấy Vân Phi Dương không nhúc nhích, bộ mặt cũng không biến hóa, nhất thời nhận định, tên này đã bị oanh giết!

Bọn họ nghĩ rất đẹp, nhưng hiện thực rất tàn khốc, bởi vì, Vân Phi Dương đột nhiên cười rộ lên, nhìn qua không có việc gì.

- Cái này

Mọi người hoảng hốt.

"Oa!"

Nhưng vào lúc này, Cung Lập Chương phun ra một ngụm máu, tiếp theo lảo đảo lui lại, trong ánh mắt hiện ra vẻ kinh hãi.

Qua một chiêu đối bính.

Hắn bị chấn thương đồng thời cũng cảm nhận được thuần nguyên lực mạnh mẽ của đối phương, chí ít cũng một vạn!

Không có khả năng!

Một gà mờ Thối Cốt Kỳ lại có thuần nguyên lực mạnh như vậy!

Sài gia chủ cũng mộng.

Cung trưởng lão Phá Toái cảnh đại viên mãn tấn công một tên Thối Cốt Kỳ bị thổ huyết lui lại phía sau?

- Đến mà không trả lễ thì không hay.

Vân Phi Dương bước ra một bước, trong quyền đầu ngưng tụ Cuồng Khí trực tiếp oanh đến ngực Cung Lập Chương đang lùi lại.

Một kích này đạt tới vạn trọng!

Xương sườn Cung Lập Chương bị đánh nát, bạo bay ra ngoài, sau cùng phù phù một tiếng rơi trên mặt đất, máu tươi cuồng phún.

Tròng mắt bọn người Sài gia chủ kém chút trừng rớt ra ngoài.

Thối Cốt Kỳ này quá lợi hại đi? Vậy mà tung một quyền đánh Cung Trưởng lão Phá Toái cảnh đại viên mãn thành bộ dáng như thế?

- Ngươi ngươi…

Cung Lập Chương ngã trên mặt đất che ngực, sợ hãi nói:

- Ngươi…ngươi là đệ tử Cuồng Tông!
 
Back
Top Bottom