Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Siêu Thần Yêu Nghiệt

Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1100: Vân thành chủ, ta đẹp không?


Nhưng bất kể nói thế nào, mơ tới trí nhớ lúc trẻ sơ sinh, nhìn thấy dung mạo mẫu thân, nghe được âm thanh ôn nhu của nàng, hắn đã thỏa mãn.

Chí ít cũng thấy được người chí thân của mình!

"Uy."

Thanh âm Yến Sơn Tuyết truyền đến:

- Ta cứu ngươi, không nói tiếng cám ơn sao?

Vân Phi Dương lấy lại tinh thần, nhìn nữ nhân đang lộ vẻ mặt rất không thoải mái, lúng túng nói:

- Cám ơn.

- Cái này còn tạm được.

Yến Sơn Tuyết cười rộ lên.

Nàng nhẹ nhàng theo sát đi tới, giữa ngón tay kẹp một viên thuốc, nói:

- Hé miệng.

- Không phải độc dược đó chứ?

Vân Phi Dương cảnh giác.

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Vân Phi Dương, nếu ta muốn giết ngươi còn cần lao lực như vậy?

- Vậy cũng đúng.

Vân Phi Dương hé miệng.

Sau khi đan dược vào miệng tràn ngập mùi thơm nhàn nhạt, năng lượng tinh thuần trong nháy mắt tuôn ra nhập thể nội, chữa trị kinh mạch bị hao tổn.

Ngưu như vậy?

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Theo hắn phán đoán, hiệu quả trị liệu của đan dược rất mạnh, thương thế mình nghiêm trọng như vậy mà chưa đến một lúc đã có thể khôi phục ba năm thành!

Yến Sơn Tuyết lên tiếng.

- Đây là thuốc chữa thương thượng thừa nhất của Đan Tông, có giá ngàn khỏa linh thạch, ta nhịn ăn mấy tháng mới mua được đó.

Vân Phi Dương chân thành nói:

- Đa tạ Yến cô nương, đợi thương thế ta tốt hơn, sẽ đền bù gấp đôi tổn thất cho cô.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Vân thành chủ quả nhiên là người sảng khoái, bất quá, gấp đôi có phải quá ít?

Vân Phi Dương nói:

- Gấp năm lần!

Hắn không thiếu linh thạch.

Bên trong Phi Dương đại lục có mấy chục vạn khỏa đây.

"Phốc phốc."

Yến Sơn Tuyết che miệng cười một tiếng, nói:

- Đùa với ngươi thôi, ta cứu ngươi cũng không phải vì lừa ngươi.

Nụ cười này của nàng khuynh quốc khuynh thành.

Vân Phi Dương không khống chế được mà si ngốc nhìn.

Mỹ mạo Yến Sơn Tuyết không kém gì Lâm Chỉ Khê, khi cười một tiếng thật khiến thần hồn người ta điên đảo.

Vân Phi Dương không khống chế được mà si ngốc nhìn.

Nói thật.

Nếu như đổi lại trước kia, hắn sẽ vô sỉ nói:

- Cô nương, làm nữ nhân của ta đi.

Bất quá.

Sau khi bước vào Tiểu Thần Giới sau.

Vân Phi Dương thu liễm rất nhiều, bởi vì tăng cao tu vi để mình mạnh lên rõ ràng quan trọng hơn so với việc tán gái.

Nhìn hắn ngốc trệ, Yến Sơn Tuyết cười hỏi:

- Vân thành chủ, ta đẹp không?

- Đẹp.

Vân Phi Dương không phủ nhận.

Yến Sơn Tuyết theo sát đi tới, nháy mắt, nói:

- So với vị hôn thê Lâm Chỉ Khê của ngươi thì thế nào?

Vân Phi Dương nói:

- Mỗi người đều có vẻ đẹp riêng, khí chất khác nhau, đều là mỹ nhân thế gian khó gặp.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Vân thành chủ thật biết nói chuyện, khó trách để nhiều nữ nhân yêu thích.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1101: Đùa hơi lớn rồi đó!


Vân Phi Dương cười hỏi.

- Bao quát Yến cô nương?

Yến Sơn Tuyết lườm hắn một cái, phủ nhận:

- Ta chỉ có một chút hiếu kỳ đối với ngươi thôi.

- Cho nên mới ở Thiết Cốt Thành lâu như vậy, rồi nghĩ hết biện pháp tới gần ta?

Vân Phi Dương nói.

Hắn không phải người ngu.

Thời điểm còn ở Phàm Giới, nữ nhân này ở lại Thiết Cốt Thành, rõ ràng muốn dựa vào sắc đẹp để tới gần chính mình.

Yến Sơn Tuyết âm u nói:

- Ngươi chỉ sợ không biết, ta vốn tính đi Linh Tiêu Phái, kết quả mới vừa vào đã hay tin ngươi bị Cuồng Tông chủ mang đi.

- Còn có việc này?

Vân Phi Dương bất đắc dĩ nói:

- Ai, do ta quá đẹp trai để Yến cô nương nhớ mãi không quên.

Yến Sơn Tuyết im lặng.

Tên này thật sự rất tự luyến.

- Yến cô nương.

Vân Phi Dương nói:

- Ta trịnh trọng cảnh cáo cô, tốt nhất đừng tới gần ta.

Yến Sơn Tuyết nghi hoặc:

- Vì cái gì?

Vân Phi Dương ngẩng đầu lên, chân thành nói:

- Ta sợ, cô sẽ yêu ta.

Nhìn thấy tên này nói chững chạc đàng hoàng không biết xấu hổ, Yến Sơn Tuyết thật có xúc động đánh hắn nhưng lại áp xuống, nói:

- Liệu thương cho tốt đi.

Bị ngàn trọng Chân Long lực tác động đến, thương tổn của Vân Phi Dương cực kỳ nghiêm trọng.

Nhưng.

Thuốc chữa thương giá ngàn linh thạch quả nhiên cường hãn, chỉ mới qua một ngày, thương thế đã khôi phục ba phần.

"Chậc chậc."

Yến Sơn Tuyết nói:

- Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ chết đấy, không nghĩ tới mệnh cứng như vậy.

Thời điểm cứu Vân Phi Dương, khí tức hắn cực kỳ yếu, phảng phất như vẫn lạc bất cứ lúc nào, không ngờ có thể tự mình tỉnh lại.

May mà có Nghịch Thiên Quyết thủy chung vận chuyển trong thời điểm Vân Phi Dương hôn mê, nếu không, coi như có mười cái mạng cũng đã trở thành thi thể.

Đương nhiên.

Từng chữ trong mỗi câu nói của nữ nhân trong mộng như có năng lực gột rửa linh hồn, cũng là nguyên nhân khiến Vân Phi Dương thức tỉnh.

- Mẫu thân của ta nhất định rất cường đại!

Vân Phi Dương nói thầm.

Nữ nhân mạnh như vậy, chỉ đếm được trên đầu ngón tay ở Thần Giới, sẽ là ai đây?

Vân Phi Dương một bên vận chuyển Nghịch Thiên Quyết liệu thương, một bên suy nghĩ đến những đại năng nữ tính ở Thần Giới.

Đột nhiên, hắn nghĩ tới, có một nữ nhân lâu dài ở Vân Hải Chi Điên.

Nàng là Thần Mẫu!

Nghĩ tới đây.

Vân Phi Dương ngây người.

Nếu như Thần Mẫu là mẫu thân mình, như vậy, phụ thân há không phải Đế Quân Thiên?

Ngọa tào.

Đùa hơi lớn rồi đó!

- Không có khả năng!

Vân Phi Dương phủ nhận:

- Mẫu thân của ta, tuyệt không phải là Thần Mẫu!

Hắn không phải khó tiếp nhận Đế Quân Thiên là cha mình, mà vô pháp tiếp nhận Thần Mẫu đã vẫn lạc.

- Nàng khẳng định còn sống!

Vân Phi Dương nắm chặt quyền đầu.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1102: Chớ xem thường ta!


Nhưng.

Nghĩ đến Vân Hải Chi Điên, nghĩ đến bên trong thanh âm ẩn chứa lực lượng kích sâu vào trong tâm linh, Vân Phi Dương mặc dù trốn tránh cũng không thể phủ nhận.

Có lẽ Thần Mẫu chính là mẫu thân của mình!

"A a!"

Vân Phi Dương ôm đầu, lớn tiếng kêu to, bên trong âm thanh có bi thương, có thống khổ.

- Hắn làm sao thế?

Yến Sơn Tuyết ngồi bên cạnh bị giật mình.

Trong vũ trụ mênh mông.

Một tử bào lão giả đứng trong hư không, quanh thân bao phủ khí tức cường đại.

- Thái Vũ.

Trong hư không truyền đến thanh âm ôn nhu.

- Hài tử của ta có khỏe không?

Tử bào lão giả chầm chậm mở mắt, cười đáp:

- Tiểu tử kia rất tốt, hắn đang lịch luyện ở Tiểu Thần Giới.

Thanh âm ôn nhu nói:

- Làm phiền ngươi.

Tử bào lão giả trả lời:

- Ta và tiểu tử kia có duyên phận, thu hắn làm đồ đệ, không phải vì phu phụ các ngươi.

Thanh âm ôn nhu không vang lên nữa, giống như đã rời đi.

Tử bào lão giả lắc đầu, ánh mắt thâm thúy nhìn về phía hư không, phảng phất như xuyên thấu hết thảy thế gian, cuối cùng khóa chặt trên thân một nam một nữ đứng trên đầu Cự Long.

- Ừm?

Nam tử hình như có cảm thấy, cung kính hô:

- Nhạc Phụ!

Nữ tử còn cười nói:

- Cha, người đang trộm nhìn cái gì thế?

"Khụ khụ."

Tử bào lão giả truyền âm đến:

- Đừng nhàn nhã như vậy, các ngươi nhanh đi đến Chân Vũ Thần Vực.

Nữ tử bĩu môi.

Nam tử thì điều khiển Cửu Long tăng tốc tiến về Chân Vũ Thần Vực.

Máu trong cơ thể hắn sôi trào, thầm nghĩ:

- Vị diện cao cấp hơn này chắc có cường giả đáng để mình đánh đã tay một!

Vân Phi Dương không suy nghĩ thêm việc mẫu thân mình có phải Thần Mẫu hay không nữa, dù phải hay không thì mình cũng tìm không thấy.

Trước mắt vẫn nên nhanh chóng liệu thương, nhanh chóng đề bạt cảnh giới đi tìm sư tôn Tôn Hữu Ưng báo thù!

Ba ngày sau.

Thương thế hắn khôi phục được năm thành, tính toán trở về Cuồng Nhân Cốc.

- Yến cô nương.

Trước khi đi, Vân Phi Dương lấy ra 5000 khỏa linh thạch nói:

- Đây là 5000 khỏa linh thạch.

Gia hỏa mới vào Tiểu Thần Giới hơn hai năm đã xuất ra được 5000 khỏa linh thạch để Yến Sơn Tuyết kinh ngạc.

Nàng cười nói:

- Ta đã nói qua, ta chỉ nói đùa, viên đan dược kia cho ngươi.

- Cô cứu ta là đại ân đại đức, ta nhất định phải trả.

Vân Phi Dương cứng rắn muốn đưa linh thạch cho nàng.

Yến Sơn Tuyết cũng không cần, cuối cùng nói:

- Như vậy đi, mang ta đi Cuồng Tông, coi như báo đáp ân cứu mạng.

- Đi Cuồng Tông?

Vân Phi Dương ngạc nhiên hỏi:

- Làm gì?

Yến Sơn Tuyết chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói:

- Đương nhiên là trở thành đệ tử Cuồng Tông.

Vân Phi Dương ngạc nhiên.

Hắn lắc lắc đầu nói:

- Cuồng Tông có thể nhưng cô phải lĩnh ngộ được Cuồng Kinh đã.

Yến Sơn Tuyết tự nhiên nghe nói qua quy củ Cuồng Tông, nàng nói:

- Không có vấn đề, nói khẩu quyết Cuồng Kinh cho ta biết, ta tu luyện thử một chút.

Vân Phi Dương không do dự, lúc này nói khẩu quyết Cuồng Kinh vả phương thức vận chuyển cho nàng nghe.

Cuồng Kinh là tâm pháp của Cuồng Tông, ai cũng có thể học, không có hạn chế không truyền ra ngoài.

Nhưng cho dù có khẩu quyết, tính cách không thuận cũng học không được.

Yến Sơn Tuyết dựa theo khẩu quyết vận chuyển, dùng nửa ngày thời gian cũng chưa lĩnh ngộ ra Cuồng Khí.

"Ai."

Vân Phi Dương nói:

- Yến cô nương, xem ra cô và Cuồng Tông ta vô duyên.

Yêu cầu thấp nhất khi trở thành thành viên Cuồng Tông là tại trong một ngày vận chuyển thành công Cuồng Kinh, nếu không thì không thể.

- Chớ xem thường ta!

Yến Sơn Tuyết cắn răng tiếp tục tu luyện, trên gương mặt xinh đẹp bộc lộ ra một cỗ khí chất không chịu thua.

Vân Phi Dương mặc kệ nàng, đi ra ngoài sơn động, bắt mấy con thỏ, lột lông và nội tạng, thuần thục nướng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1103: Theo ta đi Cuồng Nhân Cốc.


Mười hai thời thần làm một ngày.

Yến Sơn Tuyết tu luyện mười một canh giờ mới miễn cưỡng vận chuyển Cuồng Kinh, ngưng tụ ra Cuồng Khí nhàn nhạt.

- Thế nào!

Sau khi vận chuyển thành công, cô nàng ngạo nghễ nói.

Vân Phi Dương lắc đầu.

Tuy vận chuyển thành công, nhưng tốc độ như thế thì về sau có thể tu luyện cũng trưởng thành cực chậm.

- Cô thật muốn gia nhập Cuồng Tông?

- Đúng vậy.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Nếu như không muốn đến Cuồng Tông, ta sẽ không ngoài ý đi ngang qua nơi này, rồi sẽ không ngoài ý cứu được ngươi.

- Tốt thôi.

Vân Phi Dương đứng lên, nói:

- Theo ta đi Cuồng Nhân Cốc.

Yến Sơn Tuyết đứng lên, trên mặt nở nụ cười xinh đẹp, mỹ lệ không nói nên lời làm rung động lòng người.

Vân Phi Dương thầm nghĩ:

- Nhiều mỹ nữ tại Cuồng Tông để dưỡng mắt sau khi tu luyện cũng không tệ.

Hai người rời khỏi sơn động đi về hướng Cuồng Nhân Cốc, đường rất dài, mà đa số là hoang sơn dã lĩnh, khó tránh khỏi gặp được hung thú cường đại.

Đổi lại trước kia, Vân Phi Dương tuyệt đối một đường đi, một đường giết, thuận tiện kiếm chút tinh hạch.

Bây giờ chỉ có năm thành công lực, vì lý do an toàn, vẫn lựa chọn tránh thoát được thì tránh.

Tránh không khỏi thì chỉ có thể động thủ.

Nhưng động thủ là Yến Sơn Tuyết.

Khoan hãy nói.

Nữ nhân này mấy năm không gặp, thực lực tăng nhanh, bây giờ đã đạt đến Tố Thể Kỳ tầng ba, giải quyết Linh thú cấp ba không thành vấn đề.

"Oanh!"

Một đầu Linh thú cao lớn như núi sụp đổ, Yến Sơn Tuyết thu hồi ngọc chưởng, quay sang hỏi:

- Thế nào?

- Lợi hại.

Vân Phi Dương khen.

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Ta biết, ta chút thực lực ấy còn kém xa ngươi.

- Không không.

Vân Phi Dương nói:

- Phải kém đến rất xa, ta vào trạng thái toàn thịnh, một ngón tay đã có thể đánh bại cô.

Câu nói này để Yến Sơn Tuyết rất tức giận.

"Rống!"

Đột nhiên, giữa rừng núi vang lên tiếng rống đinh tai nhức óc, một đầu Linh thú cấp sáu giống như sư giống như hổ gào thét mà đến.

- Không tốt!

Yến Sơn Tuyết nói:

- Chúng ta chạy mau.

Nói rồi, đưa tay ôm lấy Vân Phi Dương, thi triển bộ pháp linh hoạt nhẹ nhàng thoát đi.

Biểu hiện Vân Phi Dương trên mặt rất đặc sắc.

Mẹ trứng.

Đời này chỉ có ôm nữ nhân chạy, còn chưa từng bị nữ nhân ôm chạy bao giờ đây.

Vân Đại Tiện Thần rất có tự tôn, quyết không cho phép mình bị động, được bảo hộ như thế trước mặt nữ nhân.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1104: Yến Sơn Tuyết biến sắc.


Nhưng tiếp cận Yến Sơn Tuyết khoảng cách gần, ngửi được mùi thơm cơ thể khiến người ta say mê, rồi bả vai hắn vô ý chạm đến địa phương mềm mại nào đó.

- Tự tôn là thứ đồ chơi gì, có thể lấy ra ăn được à?

Hắn giả vờ như bị xóc nảy để tới gần hai ngọn núi kia thêm một chút xíu.

Quả nhiên.

Vẫn rất vô sỉ.

Nói đi thì cũng nói lại.

Tiện nghi đưa tới cửa, nếu không chiếm đâu còn là nam nhân!

Yến Sơn Tuyết ôm Vân Phi Dương xuyên qua giữa sơn lâm, như thế làm kinh động thêm càng nhiều Linh thú.

Cuối cùng.

Hai người bị ngăn trước một vách đá, bốn đầu Linh thú cấp sáu đang dùng ánh mắt âm sâm, từng bước tới gần họ.

Yến Sơn Tuyết nói:

- Chúng ta gặp nguy hiểm.

Vân Phi Dương trợn mắt một cái.

Đại tỷ.

Cô trắng trợn bạo phát tu vi chạy loạn trong núi rừng, không bị Linh thú bao vây mới lạ đó.

- Ta ngăn chặn chúng nó, ngươi chạy trước đi.

Yến Sơn Tuyết buông hắn ra.

Vân Phi Dương nói:

- Trượng nghĩa thế à?

Yến Sơn Tuyết phất phất tóc xanh, nở nụ cười xinh đẹp nói:

- Ai bảo chúng ta là đồng môn.

- Ô kê.

Vân Phi Dương nói:

- Sư muội, cô ráng giữ vững nhé, ta chuồn trước!

"Xoát!"

Một trận gió thổi qua, tên này biến mất, vứt bỏ người ta một mình đối mặt với bốn đầu hung thú cấp sáu.

Yến Sơn Tuyết sụp đổ.

Gia hỏa đáng giận, nói té thì té a!

Thôi thôi.

Nàng lắc đầu, thầm nghĩ:

- Không có tên này liên lụy, ta còn cơ hội chạy trốn.

"Rống!"

Một đầu Linh thú cấp sáu xông lên trước, vung vẩy chân trước mang theo lực lượng mấy trăm trọng.

Yến Sơn Tuyết giẫm lên thân pháp huyền diệu né tránh, mượn khe hở chuẩn bị phá vây.

Nhưng.

Ba con Linh thú khác như ý thức được ý định của nhân loại trước mặt, lúc này xông lên giơ chưởng đập tới, phủ kín vị trí có thể chạy trốn.

- Không tốt.

Yến Sơn Tuyết biến sắc.

Nàng lúc này lui nhanh về phía sau, tuy né được công kích nhưng cũng lộ ra vẻ cực kỳ chật vật.

"Vù vù!"

Bốn đầu Linh thú lần nữa tới gần.

Trong đôi mắt đẹp của Yến Sơn Tuyết hiện ra một tia đắng chát, bởi vì mình bị vây càng gần, muốn phá vây, rất khó khăn.

- Đáng giận.

Nàng nắm đôi bàn tay trắng như phấn, nói:

- Đều do tên kia, không phải vậy, ta thế nào lại rơi vào hiểm cảnh như thế đây.

"Rống!"
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1105: Không phải là cái chắc?


Nhưng vào lúc này, bốn đầu Linh thú giận dữ hét lên, cuồng bạo lực lượng chen chúc mà đến.

Yến Sơn Tuyết gian nan tránh đi đòn tấn công của con Linh thú thứ nhất nhưng bất hạnh bị con Linh thú thứ hai đánh trúng.

"Đạp đạp!"

Nàng lùi gấp mấy bước, ngừng trước vách thạch bích, tóc tai tán loạn, sắc mặt có chút tái nhợt.

"Hô!"

Bốn đầu Linh thú lần nữa xông lại. Lần này, Yến Sơn Tuyết không đường còn trốn, chỉ có thể chính diện nghênh đón.

Xong.

Nàng đắng chát không thôi.

Tại sao mình muốn tới đây, làm đại tiểu thư ở Yến gia không tốt sao, vì cái gì hết lần này tới lần khác lại cứu hắn, còn muốn cậy mạnh.

Ngay tại thời điểm Yến Sơn Tuyết tự trách.

Thời khắc bốn đầu Linh thú gào thét mà đến, một thân ảnh xuất hiện trước mặt nàng, song quyền bỗng nhiên vung ra.

"Bành bành!"

Hai Linh thú cấp sáu bị oanh bay ra rất xa, bóng người kia bước ra một bước, lần nữa đánh bay hai con Linh thú khác ra ngoài.

Yến Sơn Tuyết ngốc trệ.

Bởi vì người đưa lưng về phía mình chính là Vân Phi Dương, hắn chầm chậm thu quyền, cười hỏi:

- Sư muội, cô không sao chứ?

Yến Sơn Tuyết kinh ngạc nói:

- Ngươi…ngươi không phải bị thương à?

- Đúng thế.

Vân Phi Dương nói:

- Ta bị thương nhưng đối phó với hung thú cấp sáu, vẫn dễ như trở bàn tay.

Hắn nắm giữ hai ngàn trọng thuần nguyên lực, dù chỉ có năm thành công lực, cũng đủ để giải quyết hết Linh thú cấp sáu.

Yến Sơn Tuyết thấp giọng nói:

- Bị thương mà còn lợi hại như vậy, thật yêu nghiệt.

"Rống!"

Nơi xa truyền đến tiếng nộ hống, một đầu Linh thú cấp chín nghe được động tĩnh chạy đến.

Lấy thực lực Vân Phi Dương bây giờ không cách nào chống lại cấp bậc này, hắn đi đến trước người Yến Sơn Tuyết, ôm lấy nàng, nói:

- Vẫn nên để ta bảo vệ cô đi.

"Xoát!"

Hai người biến mất tại chỗ.

Tốc độ Vân Phi Dương rất nhanh chạy giữa sơn lâm khiến cho tóc xanh Yến Sơn Tuyết bay múa.

Nàng áp sát vào lồng ngực tráng kiện của Vân Phi Dương, đột nhiên có một loại cảm giác an toàn đặc biệt.

Cảm nhận được nhiệt độ và tiếng tim đập, khuôn mặt nhỏ không khống chế được đỏ lên, hô hấp trở nên dồn dập.

Mị lực nữ nhân ở chỗ mỹ lệ, mị lực nam nhân ở chỗ mang đến cảm giác an toàn cho nữ nhân.

Không hề nghi ngờ, lồng ngực Vân Đại Tiện Thần có thể cho bất kỳ nữ nhân nào đều cảm giác được an toàn cả.

Nhưng.

Vào lúc này, Yến Sơn Tuyết cảm giác được, lúc tên này nhấc mình lên, hai tay mò tới mông mình.

Nàng vô ý thức nhấc tay đập tới.

"Ba!"

Tiếng bạt tai thanh thúy vang lên dập dờn giữa rừng núi.

Trên mặt Vân Phi Dương hiện ra chưởng ấn đỏ tươi, một bên chạy, một bên sụp đổ nói:

- Cô đánh ta làm gì!

Yến Sơn Tuyết tức giận nói:

- Ngươi mò cái gì thế!

- Xin nhờ!

Vân Phi Dương nói:

- Ta sợ cô bị tuột xuống, nên nâng lên, trong lúc vô tình đụng phải thôi!

- Thật sao?

Yến Sơn Tuyết nghi ngờ.

Thật sao?

Không phải là cái chắc?

Vấn đề này chỉ có Vân Phi Dương rõ ràng, đương nhiên, thằng nào cũng sẽ rất rõ.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1106: Tên này vậy mà không có cảm giác?


Hai ngày sau.

Vân Phi Dương và Yến Sơn Tuyết đứng trước Mê Vụ Sơn Lâm.

Xác thực mà nói.

Là hắn ôm nàng dừng lại.

Yến Sơn Tuyết nhiều lần yêu cầu đi xuống nhưng đều bị Vân Phi Dương cự tuyệt. Hắn nói, đi như thế mới nhanh, mới an toàn hơn.

Chiếm tiện nghi mà chiếm đến cảnh giới như thế quả thật chịu thua.

- Công tử.

Năm người Trương Lực Duẫn núp trong bóng tối nhao nhao đi tới.

Bọn họ đã chờ ở chỗ này rất lâu, một mực không thấy Vân Phi Dương, có thể nói lòng nóng như lửa đốt.

Bây giờ nhìn thấy người đến, triệt để buông lỏng một hơi, bất quá, nhìn thấy Vân Phi Dương ôm một đại mỹ nữ, thần sắc hoảng hốt.

Khả ái cô nương trước đó sao đổi thành một nữ nhân khác càng xinh đẹp hơn rồi?

Thấy có người ngoài xuất hiện, Yến Sơn Tuyết tránh ra khỏi ngực hắn, ngượng ngùng quay người.

Vân Phi Dương nói:

- Các ngươi đi vào trước đi.

- Vâng.

Bọn người Trương Lực Duẫn tuân lệnh, không chút do dự đi vào Mê Vụ Sơn Lâm.

Yến Sơn Tuyết ngạc nhiên thầm nghĩ:

- Năm người thấu phát khí tức ít nhất cũng phải là cường giả Luyện Tâm Kỳ, nghe khẩu khí, tựa như là thủ hạ của hắn?

Nhưng vào lúc này.

Vân Phi Dương vươn tay xen vào năm ngón tay của nàng, kéo vào Mê Vụ Sơn Lâm.

Yến Sơn Tuyết muốn tránh thoát.

Lại nghe tên kia nói:

- Trong rừng ẩn tàng rất nhiều cường giả, có ta mang theo, bọn họ sẽ không công kích cô.

Yến Sơn Tuyết nghe vậy, từ bỏ giãy dụa.

Nàng cười nói:

- Quả nhiên y như truyền ngôn, ngươi lưu manh từ đầu đến đuôi.

Vân Phi Dương nói:

- Dắt tay là lưu manh?

Yến Sơn Tuyết nói:

- Cái này không tính là lưu manh thì cái gì mới là lưu manh?

Vân Phi Dương xấu xa cười nói:

- Ít nhất phải c** q**n áo cô, sau đó nhấn ngã xuống đất mới tính chứ.

Yến Sơn Tuyết sẵng giọng:

- Vô sỉ.

Chắc sợ hắn làm loạn, nàng dùng một tay còn lại ôm ngực, cảnh giác theo sau lưng.

Vân Phi Dương lắc đầu.

- Yên tâm đi, ta không có cảm giác đối với cô, sẽ không làm loạn.

Yến Sơn Tuyết khẽ giật mình.

Tướng mạo mình không kém gì Lâm Chỉ Khê.

Tên này vậy mà không có cảm giác?

Trong lòng Yến Sơn Tuyết dâng lên một cảm giác thất bại khó nói lên lời.

- Vân Phi Dương.

Nàng cắn răng, không cam lòng hỏi:

- Ngươi cho rằng ta không bằng Lâm Chỉ Khê?
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1107: Ta sẽ cố gắng.


Vân Phi Dương khó hiểu hỏi:

- Vì cái gì mà cô luôn so sánh với nàng thế?

- Bởi vì…

Yến Sơn Tuyết trầm mặc.

Vân Phi Dương không biết, đây so sánh giữa nữ nhân mới có, là một loại đọ sức tiềm ẩn.

Yến Sơn Tuyết nghĩ rằng, ngươi cđã nhìn trúng Lâm Chỉ Khê, vì sao lại không có cảm giác đối với ta?

Là ta không bằng nàng?

Quả nhiên.

Nữ nhân rất phiền phức.

Mà nữ nhân càng xinh đẹp thì càng phiền phức!

Vân Phi Dương mang Yến Sơn Tuyết đi ra Mê Vụ Sơn Lâm tụ hợp cùng Trương Lực Duẫn bọn người, cùng nhau vào thành.

Sau khi về đến Cuồng Tông, hắn đi thẳng đến thư phòng Tông Chủ, nói ra việc thủ hạ mình và cùng nữ nhân kia.

Trong thư phòng.

Cuồng Ngạo Thiên gặp sắc mặt hắn không tốt, lo lắng hỏi.

- Ngươi bị thương?

Vân Phi Dương kể việc bị sư tôn Tôn Hữu Ưng truy sát.

"Ba!"

Cuồng Ngạo Thiên phẫn nộ vỗ bàn, quát:

- Mẹ kiếp, dám đuổi giết đệ tử Cuồng Tông ta, quả là ăn tim gấu gan báo!

Vân Phi Dương nói:

- Lão đầu kia chừng năm mươi, Hóa Thần cảnh đại viên mãn, có một thanh đại đao, lấy Đao Thần chứng đạo, Tông Chủ có biết thân phận và tên của hắn?

Hắn cần phải biết tên sư tôn Tôn Hữu Ưng, như thế thì về sau mới có thể tìm hắn báo thù.

- Ta ngẫm lại xem.

Cuồng Ngạo Thiên nâng cằm, sau khi tự hỏi, nói:

- Nếu như không đoán sai, ngươi truy sát người hẳn là Đạo Mạo Nhiên.

- Đạo Mạo Nhiên?

Vân Phi Dương nhớ kỹ cái tên này.

- Làm sao?

Cuồng Ngạo Thiên hỏi:

- Ngươi tính tự mình báo thù?

Vân Phi Dương nắm tay, nói:

- Thù này không báo không phải quân tử!

Cuồng Ngạo Thiên vỗ vai hắn, nói:

- Tiểu tử, ta thích cái tính cuồng ngạo này của ngươi.

- Tông Chủ.

Vân Phi Dương nói:

- Không có việc gì nữa thì ta về trước.

- Phi Dương.

Cuồng Ngạo Thiên chân thành nói:

- Còn hai năm nữa sẽ đến thiên tài thi đấu của Thập đại Tông môn, ngươi tu luyện cho tốt, tranh thủ đột phá đến Tố Thể Kỳ tầng chín.

Tố Thể Kỳ tầng chín hoàn toàn không có độ khó khăn đối với Vân Phi Dương, bởi vì hắn có mấy chục vạn khỏa linh thạch.

- Ừm.

Hắn trịnh trọng nói:

- Ta sẽ cố gắng.

Cuồng Ngạo Thiên phất phất tay, nói:

- Đi thôi, thủ hạ ngươi, còn có nữ nhân kia đều an trí tại Bắc Uyển đi.

Vân Phi Dương cáo từ.

Cuồng Ngạo Thiên chắp tay sau lưng, đứng trước cửa sổ lẩm bẩm:

- Cuồng Tông ta thật lâu không có người tỏa sáng tại thi đấu thiên tài, hi vọng lần này tiểu tử kia không để ta thất vọng.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1108: Lại tăng 1000?


Bắc Uyển.

Lâm Chỉ Khê áo trắng như tuyết đứng trước cửa, đối diện nàng, Yến Sơn Tuyết đang mỉm cười đứng đó, hai mỹ nữ phong hoa tuyệt đại đối mặt, thật phân không ra người nào đẹp hơn.

Đương nhiên.

Trong lòng Vân Phi Dương.

Lâm Chỉ Khê đẹp nhất.

- Ngọa tào.

- Phi Dương ca lại mang về một mỹ nữ.

- Ánh mắt chị dâu có chút băng lãnh, ta sợ rằng hậu cung sẽ bốc cháy.

La Mục và Vân Lịch ngồi xổm phía xa, một bên gặm dưa hấu, một bên xem náo nhiệt.

- Là cô?

Lâm Chỉ Khê rốt cục mở lời.

Trước khi bị Trầm Tiểu Vũ đưa đến Tiểu Thần Giới, nàng từng lệnh cho Vũ Thanh Vũ điều tra nữ nhân này.

Yến Sơn Tuyết cười đáp.

- Là ta.

Hai người đối thoại đơn giản lại bộc lộ ra khí tức đáng sợ, Vân Phi Dương đứng bên cạnh nhất thời không rét mà run.

Nữ nhân đang chiến đấu!

Vân Phi Dương cười để không khí hòa hoãn.

- Ta là cảm thấy…

Vừa mở miệng, Lâm Chỉ Khê đã quay người đi vào phòng, khí tức đối chọi gay gắt nhất thời tiêu tán.

Yến Sơn Tuyết cười nói:

- Vân thành chủ, hình như vị hôn thê của ngươi không chào đón ta.

Đâu chỉ Lâm Chỉ Khê.

Lương Âm cách đó không xa đã hung hăng ngắt cánh hoa, tràn ngập địch ý nhìn chằm chằm nàng đây:

- Vân Phi Dương, tên hoa tâm đại củ cải, ra ngoài không bao lâu đã cấu kết thêm một nữ nhân khác.

Lăng Sa La dựa người trước cửa, hai tay ôm ngực thầm nghĩ:

- Có nên cho nàng ăn chút độc.

Bọn người Trương Lực Duẫn đến, bọn người La Mục hoan nghênh, Yến Sơn Tuyết đến để chúng nữ tràn ngập địch ý.

Dù sao.

Nữ nhân xinh đẹp như vậy, lấy tính cách Vân Phi Dương, khẳng định sẽ bị mê đến thần hồn điên đảo.

Để các nàng thất vọng rồi, sau khi Vân Phi Dương về đến Cuồng Tông cũng không quấn lấy Yến Sơn Tuyết, một mực dốc lòng tu luyện.

Tán gái không tồi.

Nhưng không có thực lực thì không có tư cách tán gái.

Vân Phi Dương hiện tại chỉ có một mục đích, càng mạnh lên, trở thành cường giả chân chính!

Tâm tính như thế, hai tháng sau, hắn từ Tố Thể Kỳ tầng năm đột phá đến tầng bảy.

"Bành!"

Một quyền đánh vào trắc thí thạch, xuất hiện con số ba ngàn trọng.

- Lại tăng 1000?

Bọn người Đậu Tất rất bình tĩnh nhìn thấy con số.

Tốc độ Vân Phi Dương tăng thuần nguyên lực để bọn hắn rung động đã thành thói quen.

Nếu có một ngày, sau khi tên này đột phá mà chỉ đề thăng trăm trọng mới chấn kinh.

- Ba…ba ngàn trọng?

Yến Sơn Tuyết lần đầu nhìn thấy Vân Phi Dương trắc thí lực lượng thì trợn tròn mắt.

Nói đùa à?

Hắn chỉ có tu vi Tố Thể Kỳ tầng bảy lại có thể đánh ra cường độ của Phá Toái cảnh đại viên mãn?

Rung động chỉ vừa mới bắt đầu.

Lại qua ba tháng.

Vân Phi Dương đột phá đến Tố Thể Kỳ tầng chín, một quyền đánh vào trắc thí thạch, xuất hiện con số 5000 trọng!

Tu vi tăng hai tầng, thuần nguyên lực tăng hai ngàn trọng, chấn kinh như thế để Yến Sơn Tuyết thật lâu chưa thể bình phục.
 
Siêu Thần Yêu Nghiệt
Chương 1109: Ta không có cân nhắc qua.


Dựa vào linh thạch sung túc, Vân Phi Dương thuận lợi đột phá đến Tố Thể Kỳ tầng chín.

Đương nhiên.

Nửa năm qua, hắn hấp thu hơn mười vạn linh thạch, nếu để ngoại nhân biết, khẳng định sẽ hâm mộ đến chết.

- Bước vào Thối Cốt Kỳ, chỉ có thể dựa vào tự thân lĩnh ngộ võ đạo.

Cảnh giới kẹt lại tầng chín, hấp thu linh thạch đã không còn tác dụng, cho nên Vân Phi Dương thu bọn người La Mục vào Phi Dương đại lục.

- Má ơi, ta có phải đang nằm mơ hay không?

Nhìn thấy linh thạch chồng chất như núi, bọn người La Mục trợn mắt hốc mồm.

Vân Phi Dương cười nói:

- Những linh thạch này, các ngươi chậm rãi hấp thu.

La Mục giơ ngón tay cái.

- Trượng nghĩa!

- Còn chờ cái gì nữa.

Vân Lịch xoa xoa tay, hai mắt sáng lên nói:

- Mấy đứa, bắt đầu hấp thu nào!

Kết quả là.

Bọn người La Mục phóng tới đống linh thạch, tìm được vị trí, mỗi người ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu điên cuồng hấp thu.

Pháp Tể và bọn người Phong Thiếu Ngôn bước vào Vũ Thần cấp cũng không khách khí đi tới.

- Mẹ ơi.

Mộ Dung Chiến một bên hấp thu, một bên hưng phấn nói:

- Quyết định lúc trước của ta sáng suốt quá!

Linh thạch nhiều như thế, hắn ở Linh Tiêu Phái nằm mơ cũng không nghĩ tới!

Quả nhiên.

Theo Vân Phi Dương mới có tiền đồ.

Hơn 400 ngàn linh thạch tuyệt đối dư sức có thừa khi cung cấp cho những thần hồn giác tỉnh giả hấp thu.

Đương nhiên.

Vân Phi Dương sẽ không quên các nàng Lâm Chỉ Khê, đặc biệt an bài đình viện u nhã dùng để hấp thu linh thạch.

"Oa!"

Nhìn lấy sân rộng chất đầy linh thạch, Lương Âm há to mồm.

- Huynh trộm ở đâu nhiều vậy?!

Vân Phi Dương cạn lời.

- Ta quang minh chính đại đào ra đó.

- Có quỷ mới tin.

Lương Âm bĩu môi, ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu nghiêm túc hấp thu.

Vân Phi Dương rời đi.

Hắn đi vào đình viện Lâm Chỉ Khê, vừa đi vào đã thấy nữ nhân kia không có hấp thu linh thạch mà đang ngồi trong thạch đình, yên tĩnh tự hỏi cái gì đó.

- Đang suy nghĩ gì thế?

Vân Phi Dương đi tới, theo thói quen nắm tay nhỏ của nàng, hai người xem như lão phu lão thê chỉ kém cái hôn lễ, chiếm tiện nghi là việc thiên kinh địa nghĩa.

Lâm Chỉ Khê nói:

- Những linh thạch này, huynh vì cái gì mà không giữ lấy cho mình?

Vân Phi Dương cười nói:

- Ta hiện tại đã đến Tố Thể Kỳ tầng chín, không thể hấp thu nữa.

Lâm Chỉ Khê nói:

- Ta nói đợi huynh đột phá đến Thối Cốt Kỳ cơ.

- Cái này à.

Vân Phi Dương cười nói:

- Ta không có cân nhắc qua.

Lâm Chỉ Khê nói:

- Thuần Nguyên Hạch trong cơ thể huynh cường đại hơn người khác nhiều, cảnh giới càng cao, cần linh thạch càng nhiều, chúng ta cầm lấy hấp thu sẽ liên lụy tốc độ đề bạt cảnh giới của huynh.

- Không sao.

Vân Phi Dương đáp:

- Cái đồ chơi Linh thạch này cũng giống như tiền, không có thì kiếm.

Lâm Chỉ Khê nhìn hắn, nói:

- Phi Dương, nơi này là Tiểu Thần Giới, chỉ khi nào huynh càng mạnh, chúng ta mới có thể đặt gốc rễ.
 
Back
Top Bottom