Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
535,237
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
236950511-256-k457686.jpg

Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Tác giả: Lily_3822
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tự kỉ - Tai nạn thí nghiệm - hóa gái nhưng không quan tâm - thực hiện ước mơ và ăn cả thế giới.

Nhưng mọi chuyện không như thế này....

 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 1


Tôi Haru mochiyo 15t con trai út của gia tộc mochiyo.

Là thiên tài hóa học bậc nhất cái sứ sở hoa anh đào này.

Và còn là một tên mắc chứng sợ đám đông, sợ người lạ.Gia đình tôi nói thật thì vũng rất hiển hách.

Ba Ryo là chủ tịch tập đoàn Mochi.Mẹ Inari một nữ công gia chánh điển hình.

Chị hai Ichiko 17t, chị ba Ichika 17t là hai học bá của ngôi trường danh giá nhất Nhật Bản.

Tôi dù đã 15 tuổi nhưng số lần tôi ra khỏi nhà còn ít hơn số ngón tay trên MỘT bàn tay nữa.

Từ nhỏ tôi đã không muốn đến trường mà phải thuê một gia sư có tiếng để dạy học.

Xét về IQ của tôi, có thể còn cao hơn cả một nhà hóa học có tiếng trung bình.

Đến năm 15 tuổi vị gia sư đó phải thốt lên với mọi người về tôi rằng: Thật sự tôi không còn gì để dạy nữa rồi".

Sau khi học hết những gì của tên gia sư đó.

Tôi đã tự nhốt mình vào một phòng thí nghiệm với hàng trăm cuốn sách.

Ban đầu gia đình tôi cũng khuyên ngăn dữ dội lắm nhưng sau vô số lần, họ cũng bỏ qua.

1 năm sau, sau khi nhốt mình trong phòng thí nghiệm.

Cuối cùng tôi cũng đã tạo ra thứ giúp kéo dài sinh mệnh cho con người lên đến 200 năm.

Cũng đã 1 năm rồi tôi chưa ra ngoài rồi nhỉ.

Hôm nay tôi quyết định sẽ hoàn thành ước mơ từ nhỏ của mình là sẽ tạo ra một sản phẩm hóa học vang danh thế giới.

Nhưng tôi cần một người có đủ quyền lực kinh tế để quảng bá và bán nó, hơn hết là đáng tin cậy .

Lập tức tôi nghĩ ngay đến ba tôi, ông chắc chắn có đủ những điều kiện tôi cần.Thế là hôm đó tôi quyết định sẽ xuống nhà và bàn bạc với ba tôi.

10h trưa tôi bước xuống nhà trong chiếc áo blouse trắng dài quá chân.

Khi đến phòng khách tôi bắt gặp mẹ tôi đang ngồi xem TV.

Tôi mở miệng lần đầu trong 1 năm qua gọi:
- Okaa-san.Nghe tiếng gọi ngọt ngào non nớt của tôi.

Mẹ quay lại nhìn tôi và kinh ngạc:
- H- haru?_ sau vài phút mẹ tôi hỏi.

- Vâng, con đây!

Mà ba đâu rồi mẹ?

Con có chuyện cần nói!

-Ông ấy đang ở trên công ty, chiều sẽ trở về.

Nhưng trước hết có chuyện gì xảy ra với con vậy?

- Chuyện gì ạ?

- Nhìn con y như một bé gái 14 tuổi vậy ?Tôi suy nghĩ về câu mà mẹ vừa thốt ra .

Quyết định đưa tay xuống dưới kiểm tra, kết quả là "nó" đã biến mất.

Hừm...

Nguyên nhân cao nhất có thể là do tôi đã sử dụng chính mình làm chuột bạch trong những lần cố chế tạo thuốc.

- Có lẽ chuyện này là do những thí nghiệm của con!

- Vậy à!

Vậy khi nào con sẽ trở lại như bình thường?Tôi lại chìm vào suy nghĩ, đây có thể là một loại biến đổi gien, làm đảo lộn giới tính con người.

Theo lý thuyết mà nói việc trở lại như cũ rất thấp.- Không bao giờ ạ!_ Trả lời mẹ một cách rất bình tĩnh, như đây không phải là một chuyện cực kì lớn vậy.

- Vậy à!

Thế con sẽ định sống như một đứa con gái mãi mãi vậy sao?

-Vâng!

Có thể nếu không quá phiền phức ạ!Mẹ tôi chìm vào sự suy tư đến khi bà đã khi thông suốt.

- Về chuyện này mẹ sẽ chấp nhận, nhưng vấn đề là ba con và các chị có phản đối hay không?

- Vâng.

- Nếu con đang đợi ba vậy thì giờ đi tắm trước đi._ Mẹ tôi nhìn tôi cùng với gương mặt gian xảo nói.

- Vâng! _ Tôi cũng có chút kì lạ nhưng lại bỏ qua vì đó là mẹ tôi mà.Tôi bước vào phòng tắm, nhẹ nhàng đứng trước gương quan sát .

Thật ra tôi cũng có chút tò mò về hình dáng hiện tại của mình.

Trong gương là hình dáng của một cô bé tầm 14-15 gì đó.

Cao khoảng 1m6.

Mái tóc bạch kim pha chút xanh biếc.

Mắt hai màu vàng và xanh kì lạ nhưng rất đẹp, khuôn mặt non nớt đáng yêu, làn da mềm mịn trắng nõn, đôi môi hồng hào căng mọng.

Dáng người mảnh khảnh.

Dáng cũng có chút gọi là đồng hồ cát nhưng không quá lớn, nếu vong một của tôi là 35 thì vòng hai có thể là 30-32 gì đó.Nhẹ nhàng bởi chiếc áo blouse trắng xuống và chiếc quần dài loại vải nhẹ.

Trước mặt tôi là một thân hình chuẩn của một loli chính hiệu.

Trắng không tì vết.Bắt đầu xả nước vào bồn tắm, cố chỉnh nhiệt độ sao cho vừa.

Tôi nhẹ nhàng ngâm mình vào dòng nước ấm.

Đây là lần đầu tiên trong một năm qua tôi ngâm mình.

Suốt thời gian nghiên cứu tôi cũng chỉ tắm sơ sài thôi.

Thật là dễ chịu, tiếp theo tôi gội đầu, nhẹ nhàng cho một lượng xà phòng nhiều hơn bình thường tôi thoa đều lên tay, nhưng mới thoa một chút mà tay tôi đã đỏ lên rồi.

Da tôi nhạy cảm đến thế ư?

Quyết định rút kinh nghiệm, tôi cố làm một cách nhẹ nhàng hết mức và cho lên đầu bắt đầu gội.

Thật ra thì tóc tôi dài thật đã quá lưng rồi còn gì.

Thì ra đây là lí do con gái tắm lâu hơn con trai.Gội xong, tôi xả nước và tiếp tục cảm giác thoải mái trong bồn tắm.

Bỗng cửa nhà tắm mở ra mẹ tôi bước vào nói:
-Mẹ đã chuẩn bị đồ cho con rồi nè!

Mẹ sẽ để ở đây nha!

- Vâng !Sau 5 phút, tôi rời bồn tắm và lấy đồ mà mẹ đã chuẩn bị.

Đó là một bộ váy trắng nhỏ, và thật ngạc nhiên rằng nó vừa khít vơi cơ thể tôi.

Bỏ qua mọi nghi vấn tôi nhẹ nhàng nhưng sao lại có pantsu và áo lót ở đây, tôi là con trai, mà khoan hiện tại tôi là một bé gái nên việc này là bình thường?Bỏ qua mọi nghi vấn tôi bắt đầu mặt vào.

Khi mặt pantsu vào làn da mẫn cảm của tôi thấy vô cùng dễ chịu.

Còn áo lót là loại không dây nên mặc vào vô cùng dễ, mẹ thật chu đáo.

Mọi thứ diễn ra vô cùng suôn sẻ.Đến khi ra ngoài tôi thấy bà đang ngồi trên sô pha và nhìn về hướng của phòng tắm như chờ đợi tôi.

Khi thấy tôi bước ra, mẹ lại gần tôi ôm tôi và cong nựng má nữa.

Khi bà ôm tôi, một cảm giác vô cùng ấm áp truyền đến.

Có lẽ đây là tình mẫu tử, thật ấm áp!Mẹ nhìn tôi ánh mắt ôn nhu nói:
- Con gái mẹ thật đáng yêu chết đi được!

Tôi cũng thấy hơi ngại vì một thằng con trai như tôi mà được khen là đáng yêu mà lại là con gái nữa.

Chắc tôi cần phải tập làm quen.Tôi và mẹ cùng nhau ngồi trên ghế và tâm sự với nhau.

Được một chút thì cánh cửa mở ra, đó là...
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 2


Cánh cửa mở ra, bước vào là hai người con gái vô cùng xinh đẹp.

Đó chính là Ichiko và Ichika, hình dáng hai ngời có 3 phần giống nhau nhưng tính cách lại khác biệt rõ rệt.Ichika là chị hai với mái tóc tím dài suông mượt , khuôn mặt xinh đẹp , thân hình nóng bỏng, làn da trắng, đôi mắt điềm tĩnh, có chút lạnh.Ichiko là chị ba lại vô cùng năng động.

Mái tóc dài đỏ rực, đô mắt có màu cam nhạt.

Thân hình không kém chị mình phát triển vô cùng tốt.

Hai người về nhà sau một ngày học nhàm chán và uể oải.

Bước vào nhà như một thói quen, hai người đồng thanh:
- Okaa-san chúng con đã về.

- Ukm.

Hai con đã về rồi à, đi tắm mau đi ta có chuyện cần nói.

- Vâng_ Họ nói rồi đi tắm nhưng lại không chú ý đến hình bóng của một cô bé đang nằm ngủ cạnh mẹ mình.Tắm xong, hai người lại ngồi trên sô pha đối diện mẹ mình.

Đến hiện tại họ mới chú ý đến Haru.

Ichika mở lời:
- Okaa-san cô bé đáng yêu này là ai đây?

- À để ta giải thích.

Đây là Haru rm trai con, nhưng do tai nạn thí nghiệm, nên nó bị chuyển đổi giới tính.

Hôm nay nó xuống đây để bàn chuyện gì đó với ba con.Nghe mẹ mình nói hai người rất ngạc nhiên mà nhìn nhau.

Rồi chụm đầu lại bắt đầu thì thầm to nhỏ gì đó với nhau.

Sau đó nhìn nhau gật đầu rồi đưa ra ánh mắt cương quyết.

Ichiko mở lời:
- Tụi con đã biết!

Vậy chuyện này ta sẽ xử lí làm sao?_Ichiko- Nó nói là chuyện trở bình thường trở lại sẽ rất khó có thể làm được, nó còn nói là sẽ sống bình thường như một đứa con gái nếu không có chuyện phiền phức gì xảy ra, mẹ lúc đầu cũng phân vân lắm nhưng cũng đành chấp nhân .

Vậy...

Hai con có chấp nhận việc có một đứa e gái từng là con trai không?Hai người nhìn nhau rồi cùng gật đầu như hiểu ý nhau:
- Chúng con sẽ chấp nhận dù sao đó cũng là em của chúng con, với lại em ấy lại đáng yêu như thế này.

- Vâng tụi con đồng ý.

Nhưng hiện tại chúng con muốn nói chuyện với em ấy một chút ạ_Ichika
- Được rồi_ Iruna đồng ý rồi lắc nhẹ để đánh thức Haru.Đang ngủ, thì Haru cảm thấy người mình như bị ai đó gọi dậy.

Nhăn mặt cô mở mắt ra.

Trước mắt cô là mẹ cô và cô đang nằm trên đùi mẹ mình.Mẹ cô nở một nụ cười ôn nhu, nói:
-Haru, các chị của con đã về rồi kìa.

Ngồi dậy, Haru nhìn về phía đối diện, cô trông thấy hai cô gái vô cùng xinh đẹp:
- Hai người là chị hai Ichiko và chị ba Ichika phải không?

- Đúng vậy tụi chị đây, lâu rồi không gặp em, hình như đã một năm trời rồi phải không?

- Vâng.

- Um, Haru vó thể cho chị ôm em được không_Ichika ngại ngùng hỏi Haru.

Thật ra cô là một người cuồng sự dễ thương.

Lúc đầu cô cũng muốn bổ nhào vào Haru nhưng vì cô là một người mà Ichika không hề quen biết với lại cô cũng muốn có ấn tượng tốt với cô bé.

-Dạ...

Được ạ!_ Haru do dự một chút rồi đồng ý.Haru đồng ý rồi đi đến cạnh Ichika.

Ichika thấy cô đến thì, nâng cô lên để lên đùi mình ngồi, mặc sức ôm ấp, xoa đầu.

Em cô thật đáng yêu!Ichiko gặp cảnh này lòng nổi lên chút ganh tị nhưng nhanh chóng biến mất.

Sau năm phút, hai chị em tắm rồi vào bếp ăn trưa.Bữa trưa, diễn ra hết sức bình thường, nhưng chỉ ngoại trừ việc chén cơm của cô đầy ắp thức ăn do 2 onee-san của cô.

Còn mẹ cô chỉ cười tủm tỉm.Bữa cơm toàn những món ăn vẫn giống các món ăn mẹ cô vẫn nấu cho cô lúc cô còn là còn trai, nhưng sao bây giờ nó ngon hơn bình thường nhờ.

Phải do nó rất ngon nên Haru ăn nhiều hơn bình thường.Sau bữa ăn chính, tráng miệng lần này là bánh chocolate, lúc đầu do lúc trước trong phòng thí nghiệm Haru rất ghét đồ ngọt.

Nhưng hiện tại sau khi bị các chị và mẹ ép nếm thử nên cô đành phải ăn.

Đầu ngờ chỉ mới thìa đầu tiên, vị chocolate tan chảy trong miệng, cảm giác mềm mại của bánh bông lan.

Nó như một loại chất gây nghiện.

Khiến cô mê mẫn, không thể không ăn.

Thế là cô ăn hết dĩa bánh, trong sự vui mừng của ba người kia.Tráng miệng xong, đi ra phòng khách mang theo cuốn sách nghiên cứu của mình đọc, được một lúc thì cảm giác buồn ngủ truyền lên não, đã đánh gục cô, thế là Haru ngủ gục trên ghế.Ichika vừa phị mẹ mình rửa chén, định ra ngoài phòng khách đọc sách thì cô bắt gặp một hình ảnh còn đẹp trên cả nghệ thuật.

Đó là hình ảnh em gái Haru của cô đang ngủ gục trên sô pha, trong tay là một quyển sách.

Mái tóc bạch kim pha chút màu của trời xanh, làn da trắng nõn chỉ lần nhìn cũng có thể hình dung được độ mềm mại của nó, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu vô cùng.

Đúng là yêu nghiệt!Hình ảnh ma quỷ đó như đóng băng cô vài phút chỉ để ngắm.

Cô hiện tại vẫn không ngờ đây chính là thằng em trai của mình.

Đi đến cạnh Haru, cô nhẹ nhàng ngồi lên ghế và di chuyển tư thế của Haru, hết sức dịu dàng để cô bé đặt chiếc đầu nhỏ nhắn ấy trên đùi mình.

Trong khi làm chuyện ấy, da thị hai người chạm vào nhau.

Cô mê mẫn với sự cọ xát mềm mại này, cô tưởng tượng rằng chỉ cần mạnh tay một chút thì làn da Haru có thể trầy xước.Khi ngủ cô cứ nhue thiên thần sa ngã ấy.

Bắt buộc Ichika phải ngắm nhìn thật lâu.

Haru toát ra một mùi hương nhẹ nhàng, dễ chịu chưa từng có, khiến đầu óc Ichika thoái mái, dần chìm vào giấc ngủ mà không biết.Tất cả những hành động đó được thu lại dưới ánh mắt có chút ganh tỵ của Ichiko.

Không hiểu sao, từ khi Haru trở thành con gái , cô rất muốn gần hơn với cô bé và hơn hết có thể nói là muốn độc chiếm nhưng không lớn lắm, nó cũng chỉ lướt qua trong mắt cô.

Với hình dáng loli đáng yêu của Haru, mà cô còn là một đứa cuồng nữa chứ, chắc cô chết mất.
_______________________________________
Quên thông báo với các độc giả rằng, lịch đăng là 2 ngày 1 chap.

Cám ơn đã xem.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 3


Hôm nay rãnh nên bonus.
_______________________________________Sau một giấc ngủ dài, đôi mắt dần dần hé mở của Haru, thứ đầu tiên cô cảm nhận được là sự mềm mại sau gáy của mình và khuôn mặt xinh đẹp của Ichika.Bắt đầu suy nghĩ, cô nhớ là sau khi ăn xong, thì mình đem quyển sách đang nghiên cứu ra xem và ngủ gục trên sô pha.

Vậy có thể là Ichika Onee-san định ngồi nhưng do mình đã chiếm hết chỗ nên mới cho mình nằm lên đùi để ngồi vào được, đúng rồi là vậy!Nhẹ nhàng ngồi dậy, cố không đánh thức Ichika.

Haru ngước lên xem đồng hồ của phòng khách.

Đã 17h rồi sao, Obaa-san cũng sắp về rồi, vừa vặn mình có thể tắm.

Bước vào phòng tắm rộng lớn, xả nước với nhiệt độ vừa, cô cởi hết đồ ra rồi bước vào bồn tắm, một cảm giác thật thư giãn truyền vào não cô.

Bổng cửa nhà tắm mở ra, bước vào là Ichiko onee-san nhưng trên người chỉ có một chiếc khăn tắm, và một khuôn mặt hơi đỏ.- Hay là chị em chúng ta tắm cùng đi!

Tôi không biết hai chị em cùng nhau tắm có kì lạ không, nhất là cô đã từng là con trai.

Ichiko thấy Haru suy nghĩ, thì cô liền đến cạnh bồn tắm, thả chiếc khăn tắm quấn quanh người và bước vào.

Thật ra bồn tắm này rất rộng có thể chứa hơn 10 người lận.Thấy Haru vẫn còn chìm trong suy nghĩ.

Cô đã biết bé nghĩ gì nên giải thích cho:
- Không sao đâu, chúng ta là chị em mà, huống chi hiện tại em đã là con gái.

Chị và Ichiko onee thỉnh thoảng vẫn tắm chung đấy thôi!

- Nếu vậy thì xin cứ thoải mái ạ!Cứ vậy hai người bắt đầu cuộc trò chuyện như hai "chị em gái" với nhau.

Ichiko còn hướng dẫn vào giải thích các vấn đề cá nhân của con gái.

Bổng cánh cửa lại mở ra, lần này là Ichika.

Khi nãy cô tỉnh dậy thì không thấy Haru đâu, quyết định tìm quanh nhà, mới biết cô đang tắm cùng với Ichiko.

Hai người họ nói chuyện thật vui, đáy mắt nổi một chút đố kị, cô quyết định gia nhập.Lần này cả ba người cùng ngâm trong bồn tắm.

Ichika trong đầu thắp lên một ý nghĩ đen tối:
- Haru em có biết cỡ ngực rất quan trong với con gái không?

- E-em không biết_ bị hỏi đến vấn đề nhạy cảm Haru đỏ mặt, nhìn về phía ngực mình.

Không biết từ bao giờ cô lại quan tâm đến vấn đề này, có thể là do một đặc tính hoặc tác dụng phụ.

- Nếu em không biết thì có cần chị kiểm tra không?_ Đôi mắt của Ichika bị che dấu bởi bóng tối của sự đen tối.

-Chị kiểm tra bằng cách nào, không phải chính ta đang ở phong tắm sao?

-Không cần tìm, chị có sẵn ở đây_ từ đâu ra ichiko lấy ra một nước vải, cô nháy mắt với Ichika.

- Xin lỗi Haru nhưng, tụi chị cũng chỉ muốn tốt cho em.

-K-khô-không cần đâu ạ!_ Haru ngửi thấy mùi nguy hiểm phát ra từ hai người.Thế là cuộc vật lộn nổi ra, nói là cuộc vật lộn thôi chứ, với sức lực yếu đuối của Haru chắc gì đã đọ được lại một người.

- Hừm.....

A thôi sao?_Ichika
- Cũng được!

Haru vừa trải qua địa ngục giờ vẫn còn run, nhìn hai người kia.

Bỗng một không khí không được tốt bao trùm lấy hai người vừa "hành hạ" Haru xuất hiện, Ichika lại tiếp tục phát ra âm thanh của quỷ dữ:
- Haru em có biết con gái có một bí quyết giúp ngực to lên không?

- K-Không ạ, với lại em vũng không mươn biết đâu.

Nó sặc mùi nguy hiểm!

- Con lỗi Haru, nhưng tụi chị cũng chỉ muốn tốt cho em!_ câu nói ấy lại vang lên từ miệng của Ichiko.Thế là phòng tắm phát ra nhưng âm thanh rên rỉ non nớt của Haru suốt...

15 phút.Khi bước ra ngoài Haru đã bị rút cạn sức mạnh, bởi hai quái vật ấy.

Cô đành phải nằm gọn trong tay của Ichiko.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 4


Khoảng 30 phút sau, ba tôi đã về.

Ba là một người rất bình tĩnh, khi nghe giải thích ông hầu như ngạc nhiên không nhiều.Sau khi giải thích tôi trình bày với ba, về kế hoạch hóa ước mơ trở thành hiện thực của mình.

Ban đầu ba cũng bán tính bán nghi nhưng rồi cũng tin tôi.

- Trước hết con cần phải có xác minh của một nhà khoa học có tiếng tầm cỡ quốc gia đã, có thế thế giới mới tin!

May mà ba có quen biết một người như vậy.

Con có muốn hẹn và gặp người đó không?

- Thật may quá, cảm ơn ba rất nhiều!

Nếu được cành sớm càng tốt ạ!Thật không ngờ ước mơ của tôi sắp được hoàn thành rồi.

Tiếp đó là bữa cơm tràn đầy tiếng cười và hạnh phức của gia đình Ichiyo.

Và màn cô thích nhất là món tráng miệng, thật sự rất ngon, rất thích!Sau bữa cơm là cuộc tâm sự thứ n của tôi với mọi người, đang trò chuyện vui vẻ thì ba tôi hỏi tôi một câu làm tôi đắn đo mãi:
-Haru con định sẽ làm gì khi thực hiện xong ước mơ??

Nhất là với hình dạng của một đứa con gái.Mọi người cũng bắt đầu nhìn chằm vào tôi.

Câu hỏi làm tôi phải suy nghĩ mãi.

Đến khi mẹ tôi gợi ý cho tôi rằng:
-Từ khi sinh ra con chưa từng ra khỏi nhà phải không?

-Vâng có thể là vậy!

-Vậy sao ngày mai con không thử ra ngoài xã hội, không chừng con sẽ tìm được!

-Vâng!

Con sẽ thử.Khi về phòng, vẫn thứ mùi mà tôi đã ngửi thấy hơn mấy năm trời, nếu là là người ngoài vào đây ắc hẳn sẽ cảm thấy rất khó chịu.

Nằm lên chiếc giường êm ái, tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng về chuyến ra ngoài đầu tiên vào ngày mai, mãi mới chợp mắt được.Sáng hôm sau:Thức giấc sau một giấc nhủ ngon, tôi vươn vai hít thở không khí trong lành từ ngoài cửa sổ.

Vệ sinh cá nhân xong tôi, vào tủ quần áo của mình chuẩn bị thay đồ thì...

Tủ đồ của tôi toàn là đồ của con gái, mà lại còn toàn là váy phong cách *Lolita , có thể là do mẹ, tôi đã làm?.

Đành lấy đại một chiếc váy đen phong cách gothic mà mặc.

Phần mặc vày cũng không khó lắm nên không làm quá mất thời gian.*phong cách lolita:là một tiểu văn hóa thời trang từ Nhật Bản chịu ảnh hưởng rất lớn từ quần áo và phong cách thời Victoria từ thời Rococo.

Một đặc tính rất đặc biệt của phong cách thời trang Lolita là tính thẩm mỹ của sự dễ thương.

Tiểu văn hóa trang phục này có thể được phân loại thành ba kiểu chính: 'gothic', 'cổ điển' và 'ngọt ngào'.

Nhiều kiểu khác như 'thủy thủ', 'đất nước', 'hime' (công chúa), 'ero' (khiêu dâm), 'guro' (gore), 'phương Đông', 'punk', 'shiro (trắng)', kuro (màu đen) và liti steampunk cũng tồn tại.

Phong cách này đã phát triển thành một tiểu văn hóa được theo đuổi rộng rãi ở Nhật Bản và các quốc gia khác.Xuống phòng ăn, hình ảnh tôi thấy là khuôn mặt đỏ ửng của chị chị hai và nụ cười không thể không gian hơn của chị ba.

-Ô, vậy là em đã mặc rồi sao?

Nhìn em dễ thương lắm đấy Haruko-chan!Sau câu nói, tôi chắc rằng người đã đổi tất cả quần áo của tôi không ai khác , chính là Ichiko-onee, ngưng sao Ichika-onee không nhìn tôi quay sang hướng khác?

Có thể chị ấy cũng có dính dáng đến chuyện này.Đi đến gần bàn ngồi kế Ichika-onee tôi
dùng khuôn mặt nghi ngoặc nhìn.

-Có phải chị đã đã giúp chị ấy không?

Khai mau!

-Xin lỗi em, Haruko chị đã bị dụ dỗ.

Nhưng thật sự nhìn em rất đáng yêu!!

-T-thôi được rồi em sẽ bỏ qua, nhưng sao mọi người lại gọi em là Haruko?

-Vì nghe nó nữ tính hơn là Haru.

Với lại, đừng lo mẹ và ba cũng đồng ý rồi!_Ichiko
-Vâng, nếu vậy cũng được.Một lát sau mẹ tôi , bước ra với các món ăn trên tay, mùi thơm bốc lên mũi tôi, nhìn thôi cũng viết nó ngon như thế nào, cùng lúc đó ba tôi bước vào phòng bếp.

Tôi và các chị mở lời chào buổi sáng:
- Chào buổi sáng obaa-san, okaa-san!

- Buổi sáng tốt lành các con!_ba và mẹ tôi cười.Sau khi dọn xong, cả nhà chúc ăn ngon miệng ( đại khái là itadakima, chắc vậy!

Nếu sai thì comment cho mình biết nha!) rồi bắt đầu ăn.

Tôi là người ăn say sưa nhất, thật sự tôi rất thích ăn uống luôn ấy!

Không hiểu sao từ bữa ăn sáng hôm qua, tôi đã trở thành một con cuồng ăn uống.

Và cuồng bánh chocolate nữa!
_______________________________________
Mình sẽ phải drop truyện cỡ một tuần, nên chút nữa sẽ có một chap nữa up bù nha.

Thanks for reading.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 5


Bữa sáng đã xong, hai cô chị của Haruko đã đi học, ba thì đến công ty, mẹ thù đi shopping với mấy bà hàng xóm.

Trong nhà chỉ còn mình cô, định vào phòng thí nghiệm thì cô nhớ ra hôm qua mẹ có gợi ý rằng có lẽ hôm nay cô nên ra ngoài thì hơn.

Đội một chiếc nón đen phù hợp với chiếc váy đen của cô, mang đôi giày màu đen, hình ảnh minh họa:

(Trước ngực che bởi một chiếc nơ to màu đỏ)Bước ra khỏi nhà, hình ảnh đài phun nước cùng những bãi cỏ xanh bị chia ra thành hai phần bằng phẳng tạo nên một con đường bằng đá.Đi đến đài phun nước cô mới nhận ra đài phun nước này thật to, cuối đài còn có hồ cá với đủ loại cá.

Cuối đường có một cánh cổng thật to, hai bên là hai căn phòng bảo vệ trông như ngôi nhà nhỏ vậy.

Bước về phía đó, cô thấy trong mỗi phòng là hai anh bảo vệ trông võ nghệ đầy mình.

Đi sang nhà bên phải cố nhướng chân lên để gọi mở cửa ra.Anh bên kia nhìn cảnh này cảm thấy vừa đáng yêu vừa buồn cười.

Anh bảo vệ chỗ cô thấy ai đó gọi mình, nhìn thấy thì thấy một cô bé dễ thương trông như một con búp bê sứ gọi mình, nhìn vậy anh mới nhớ ra bà chủ có dặn cô út hôm nay sẽ ra khỏi nhà, nhưng anh nhớ nhà chỉ có cậu út thôi mà!

Nhưng bà chủ không nói gì mà chỉ dặn anh là mở cửa cho cô bé đi.

Bỏ qua sự tò mò, anh ra hiệu cho người đồng nghiệp bên kia đang cười tươi của mình mở cổng.Cô định gọi anh mở cổng nhưng chưa nói gì thì thấy ẳng hiệu cho người bên kia mở cổng, liền đi ra.

Bên phía sau cổng là một con đường lớn với hai bên là rừng thông.

Phía xa là một thành phố lớn với các tòa nhà cao tầng.Đi xa tầm mấy chụt mét, cô xoay lại để nhìn rõ toàn ngôi nhà của mình, thì ngạc nhiên, nó không phải một ngôi nhà mà là một căn biệt thự phải nói là khổng lồ.

Cô sống ở đây hơn một chục năm rồi mới nó to như thế này, ban đầu cô cứ ngỡ chỉ là một căn biệt thự cỡ vừa thôi.Đẩy sự ngạc nhiên sang một bên, Haru tiếp tục đi về hướng thành phố mà không biết có hai người vệ sĩ luôn đó theo phía sau mình.Đi đến thành phố, khung cảnh tấp nập làm cô cảm thấy choáng ngợp, xe cộ không bánh chạy trên không nối đuôi nhau mà đi.

Các tòa nhà cao ốc như những hàng cây.

Cảnh vật hiện đại tiên tiến như vậy nhưng không khí vô cùng trong lành.Dòng ngươi đông đúc đi đi lại lại bân rộn không chú ý xung quanh chỉ đi thẳng đến nơi mình cần đến.Nãy giờ chỉ quan tâm đến các tòa nhà mà cô không chú ý đến dòng người bận rộn đông đúc qua lại chỉ quan tâm đến đường mình sẽ tới mà không quan tâm xung quanh , chứng bệnh sợ đông người tái phát.Nhịp tim nhanh.

Khó thở, cảm giác bị nghẹt thở.

Đau ngực hoặc cảm giác đè nặng ngực.Đầu óc choáng váng, chóng mặt.

Cảm thấy run rẩy, tê liệt hoặc ngứa ran.Vã mồ hôi.

Đột nhiên nóng bừng hoặc rét run.

Đó là tất cả những cảm giác hiện tại của Haru.

Cô bắt đầu run rẩy rồi gục xuống, chứng bệnh này sao cô có thể quên vậy chứ.Chuẩn bị ngất giữa đường, bỗng được một bàn tay đỡ dậy gọi...
_______________________________________
Khảo sát reader time:
Các bạn có muốn Haru GÃY không?

Trả lời cho mình biết dưới phần bình luận nha!Thanks for reading.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Thông báo


Truyện này mình sẽ drop.

Đùa thôi:))
Sau khi đọc một bình luận của một bạn.

Mình đã xem xét lại và đúng như bạn ấy nói.

Nên mình sẽ sửa lại chap 2 nha.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 6


1 tuần qua rồi nghỉ?

Kệ đi đang rảnh nên viết.

À!

Phải rồi, mấy bữa nữa mình phải đi học, có lẽ khá bận rộn nhưng vẫn duy trì 1chap 2 ngày nha.
_______________________________________
Được một ai đó đỡ, nhưng do chứng sợ nên trước mắt cô chỉ thấy một bóng đen, nhìn có thể đoán được là 1 chàng trai hoặc một cô gái tóc ngắn, có lẽ vậy.

Trước khi bất tỉnh Haru còn nghe người đó gọi mình, nhưng không rõ lắm.Tỉnh lại, cô phát hiện mình đang nằm trên một cái ghế dài trong công viên khá là vắng, cạnh mình là một thanh niên trông rất soái.

Trên người là chiếc áo thun trắng, quần rin ( quần rin? gọi vậy đúng không?).

Anh ta với mái tóc màu vàng, da trắng nhưng không quá.

Mắt nâu, môi mỏng, mũi cao.

Khuôn mặt góc cạnh.

Càng nhìn càng thấy soái.

Chợt tỉnh lại bởi suy nghĩ đáng lẽ nên của một đứa con gái, nhưng lại xuất hiện trong đầu tôi.' lại một tác dụng phụ à!' nhưng nó lại bởi ý nghĩ này đè bẹp._______________________________________Tôi Hoshi tatsuya, trong một lần đi dạo thành phố chán ngắt, mọi thứ trên đời này cứ như tôi biết hết vậy.

Tôi là một trong 12 đại quái vật của cái thế giới này, dù không có sức mạnh phi thường nhưng về trí thông minh, có thể chắc rằng chẳng kém ai.Là một thiên tài nhưng vẫn còn là một sinh viên của một học viện, với cái sắc đẹp có sẵn cùng với tài năng này tôi đã được cả trường gắn mát cái danh hiệu nam thần.

Thật chẳng vui chút nào.

Đám con gái cứ hét hò làm phiền chết tôi.Hôm nay do quá chán, với tiết học chẳng có gì để nhắc tới này.

Tôi quyết định cúp tiết, dù là vậy nhưng chẳng có thầy cô hay ai dám làm gì tôi.

Chắc là vì gia thế của tôi hoặc do cái IQ phi thường của mình.Đi lòng vòng thành phố trên cái giày bay trên không chạy bằng ma lực tự chế này, thật chán!.

Bất chợt bát gặp một cô bé à không...

Một thiên thần trước mặt tôi cách khoảng một mét gì đó.

Khuôn mặt đáng yêu đến khó thở, thân hình nhỏ nhắn làn dan trắng sứ.

Trên người là bộ đồ kiểu gothic đen.Nhưng sao khuôn mặt trắng noãn ấy lại có chút xanh xao vậy, tư thế ôm bụng khó chịu như sắp ngất.Biết em ấy sắp ngất, bình thường tôi sẽ mặc kệ nhưng sao trong tâm trí nó lại hối tôi lại đỡ.

Thế là tôi chạy đến đỡ em ấy.

Khi đỡ một cảm giác mềm mại truyền đến những nơi đụng làn da tôi tiếp xúc với em ấy, thật khó cưỡng.Trong vô thức tôi gọi em ấy.

Chợt phát hiện, càng nhìn gần càng thấy em ấy đúng là yêu nghiệt.

Mắt hai màu hờ hững nhìn tôi như sắp nhắm lại, chiếc mũi nhỏ nhắn, đôi môi hồng hào mọng nước.

Gì đây?

Đáng yêu đến phi thường.Tư thế tôi đỡ em ấy như đóng băng 5 phút rồi tan ra khi đã ngất.

Tôi chợt lo lắng.

Nhưng cố bình tĩnh, bế em ấy theo kiểu công chúa đến công viên rồi sử dụng ma lực dùng phép hồi phục.

Được một lúc thì bé ấy tỉnh lại.
_______________________________________" Em đã tỉnh rồi à!

Em đã thấy khỏe hơn chưa?"

Hoshi là người lên tiếng trước, mang theo nét quan tâm hiếm thấy."

V-vâng, đã khỏe hơn, cảm ơn" Haru lùi ra sát ghế cố tránh ra xa Hoshi. sau khi tình lại đã nhớ lại rằng do quên mất chứng bệnh sợ đám đông mà ra ngoài nên cô đã bất tỉnh nhưng may mắn được ai đó giúp đỡ, thì ra là chàng trai này."

Anh là Hoshi tatsuya, thấy em bất tỉnh nên anh đến giúp, em bị sao vậy?"

Thấy Haru vừa kiệm lời còn cố tránh xa, Hoshi khó chịu hỏi."

Chứng sợ người lạ, sợ đám đông " Haru cố trả lời anh."

Vậy à !

Nếu vậy, sao em lại ra khỏi nhà?

Người thân của em đâu?"

Nghe được lí do của Haru sự khó chịu giảm bớt, anh lại hỏi."

Q-Quên.

Đi...

Một mình"

"Vậy à !

Thế em tên là gì?"

Thấy cô vẫn kiệm lời như thế anh cố gắng tìm cớ để bắt chuyện."..."

Haru không trả lời làm không khí có phần ngột ngạt.

Người bắt chuyện tiếp tục là Hoshi.

"Nếu em không muốn trả lời cũng được, vậy em muốn đi đâu sao?"

"..."

Không khí lại càng ngột ngạt hơn khi sự im lặng của Haru vẫn tiếp diễn."

Thế xin phép anh đi trước nha" dù vẫn muốn làm quen với cô bé siêu đáng yêu này, nhưng đành phải từ bỏ vậy, dù sao bé ấy vẫn có vệ sĩ đi theo mà.

Phải , anh đã phát hiện ra từ đầu luôn có hai người luôn đi theo cô, anh cảm thấy họ chính là vệ sĩ của cô.

Nên không quá lo lắng
Xoay người chuẩn bị rời đi, Hoshi chợt cảm thấy tay áo mình có ai níu lại, thì mới nhận ra là cô bé ấy, đang kéo mình với khuôn mặt hướng xuống đất và dần hướng mắt long lanh về phía anh với khuôn mặt đỏ."

H-Ha-Haru, m-muốn đi chơi nhưng sợ..."

Thấy anh chuẩn bị rời đi không hiểu sao cô cảm thấy bất an, vô thức níu kéo anh lại, cố hết sức nói bừa một lí do để được đi theo, không hiểu sao khi bên anh Haru cảm giác có chú an toàn.Thấy biểu cảm hết sức dễ thương của cô bé.

Hoshi bị sự đáng yêu này làm cho có chút choáng váng.

End chương 6
_______________________________________Cảnh sát đây !!!

Vui lòng xuất trình giấy tờ dưới phần bình luận để được đọc chùa.

Nếu không thì vui lòng nhấn nhẹ cái bình chọn để tạo động lực cho mình, thanks.Thanks for reading.
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 7


FBI Warning : mấy ngày nay do tác đã đọc quá nhiều truyện thuộc thể loại h nên...

Ngôn từ có thể không trong sáng.

Thanks
_______________________________________Nhận thấy đây chính là cơ hội Hoshi vui vẻ đồng ý."

Em tên Haru à!

Rất dễ thương đấy, thế em muốn đến đâu đây?"

"Không biết...

Haru chưa từng ra khỏi nhà"Thấy Haru đã hơi mở lòng với mình Hoshi cảm giác lâng lâng vui.

"Vậy anh sẽ dẫn em đến những chỗ thích hợp với em nhất, em có muốn đi cùng anh không?"

"... ...

Đ-Được" Haru hơi do dự nhưng cuối cùng lại đồng ý, cô cảm giác như anh chàng này mang đến cho cô một cảm giác rất an toàn, rất...

Đáng tin."

Vậy đi thôi"Thế là Hoshi dắt tay Haru đi.

Điểm đầu tiên là một quán kem gần đó.

Anh nghĩ những cô gái thường rất thích ăn kem nhất là những cô bé như cô, nên rất có thể cô sẽ thích.Trong suốt chuyến đi, hai người cứ trở thành trung tâm của sự chú ý.

Phải rồi!

Cô đáng yêu như vậy sao ai không chú ý, khuôn mặt thiên sứ, thân hình nhỏ nhắn, cử chỉ nhút nhát, nhiều người con ganh tị với cả anh nữa cơ.Do vậy nên cả chặng đường cô cứ nép vào tay anh, khoảng cách hai người chưa đầy 1cm.

Anh thấy vậy mà dâng lên một chút hạnh phúc nhưng chỉ thoáng nhẹ qua và bay đi.Lựa chọn một bàn cạnh cửa sổ, anh hỏi về vị mà Haru thích.

"C-chocolate"Sau khi mua, Hoshi đặt trước mặt cô là một phần kem chocolate cỡ nhỏ, còn anh là một ly cacao nóng.

Haru nhìn ly ken trước mặt mình, ly kem thủy tinh trong suốt to, bên trong là ba viên kem đường kính cỡ 10cm, được rắc các mảnh vụn chocolate nhỏ.

Đỉnh là một trái cherry đỏ mọng.Bắt đầu cầm chiếc muỗng nhỏ múc một chút rồi từ từ bỏ vào miệng.

Cảm giác vừa ngọt của chocolate vừa lạnh của kem xâm lăng toàn miệng cô.

Cảm giác này...

Thật tuyệt vời, cái cảm giác toàn thân cô nhẹ như bay trên thiên đường, vị ngọt lạnh.

Lại một thứ gây nghiện được đưa vào danh sách của Haru.Thế là cô ăn một mạch hết cat ly kem.

Còn Hoshi thì vừa uống cacao vừa ngắm một màn thiên thần nhỏ tìm ra đồ ăn yêu thích.

Mọi người xung quanh cứ như đóng băng trước thời gian tuyệt hảo trước mắt đến khi cô ăn hết ly kem và câu hỏi của Hoshi:"Sao?

Ngon lắm đúng không?"

Cô đến giờ mới chú ý đến anh và mọi người xung quanh đang nhìn mình thì ngại ngùng ngồi xuống cúi đầu và gật đầu thật nhẹ nhàng.Sau khi ăn xong, anh gọi thanh toán, trong khi đưa tiền cho người phục vụ, thì anh bị một bàn tay hảo mềm mại ngăn lại, nhìn lại thì mới thấy đó là Haru.

"Sao thế?" kì lạ hỏi"Haru sẽ tựu trả tiền của chính mình."

"Không sao bữa này anh mới""Haru sẽ tự trả!"

"Anh..."

Định thuyết phục cô bé sẽ để mình mời nhưng cô đã đưa tiền cho phục vụ rồi.Bật cười vì hành động đáng yêu này anh vô thức đưa tay đến xoa đầu cô.

Được một lúc thì bị một bàn tay nhỏ nhắn ngăn lại."

Không được xoa đầu Haru" lúc đầu cô cũng vất ngờ với hành động của anh.

Ờ thì khá thoải mái đấy nhưng anh là người cô mới quen vẫn xếp vào nhóm người lạ, nên không được hành động thân thiết như thế.

Cô cũng cả hai bàn tay mình ngăn anh lại.Hoshhi bất giác cười lần nữa, cô thật đáng yêu quá đi.

Anh rút tay lại rồi nói:
"Xin lỗi tại em thật đáng yêu"Haru khi nghe anh nói vậy thì bất giác đỏ mặt cúi gầm xuống.

Sau khi ăn kem xong hai người đến rất nhiều nơi khác để vui chơi.

Trong suốt chuyến đi hai người dần như đã thân với nhau hơn.

Sau khi vui chơi xong anh ngỏ ý muốn đưa cô về, Haru cũng đồng ý.

Hai người cùng nhau đi bộ về, hai người nói chuyện phiếm với nhau trông rất vui vẻ cho đến khi anh hỏi về ước mơ và...

Việc sẽ làm sau khi ước mơ ấy thành sự thật.

Cô bất ngờ khựng lại trầm mặc suy nghĩ một hồi lâu.

Hoshi thấy vậy cũng thắc mắc hỏi.

Được một lúc Haru ngước đầu lên bở một nụ cười rồi nói:"Đó là bí mật!"
_______________________________________Các bạn đừng đọc chap này ngọt ngọt vậy thôi chứ nó méo phải chuyện ngôn tình sủng ngọt này nọ đâu nhá!!!Thanks for reading
 
Sau Khi Thực Hiện Xong Ước Mơ Tôi Sẽ Làm Gì?
Chap 8


Bổng trên đường xuất hiện 3 tên kì lạ, dựa vào phong cách ăn mặc giống những tên xã hội đen hay giống bọn bắt cóc hơn.

Nào là ăn mặc đồ phóng cách ' chợ búa ', xỏ mũi môi tai, đầu tóc vuốt vuốt đủ màu sắc, khuôn mặt khá khó coi còn có chút ngứa đòn và...

Dâm tà.Ba tên đó đứng trước hai người, trên tay là những cây gậy sắt.

Thấy họ có vẻ không muốn tránh đường và xó ý muốn gây sự, Hoshi đứng trước che chắn cho Haru:"Các người muốn gì?"

"Hee-he-hè, nhóc con trông khá bảnh bao đấy chứ, khôn hồn thì nôn hết tiền ra đây không thì đừng có trách anh đây mạnh tay."

Tên tóc vàng lên tiếng đe dọa."

Các người chỉ cần tiền thôi phải không" Thật ra với năng lực hiện tại của anh dư sức hạ bọn này nhưng điều anh lo lắng là Haru.

Nhìn chúng có vẻ là có thể sử dụng ma năng.Dù có hai tên vệ sĩ, những lỡ họ không kịp thì sao.

Khó khăn lắm anh mới tìm được một người 'bạn' thân thiết với anh, người khiến anh bất giác mà mở lòng.

"Đương nh..."

"Khoan đã mày, mấy ngày nay chả có một con phụ nữ nào để chơi đùa, mày không để ý đằng sau lưng thằng nhóc này đang có gì sao!"

Tên tóc vàng bị ngắt lời bỏi tên tóc tím."

Phải ha nãy giờ tao đã để ý con bé đó rồi, dù ngực không bự, những lại là một cực phẩm loli, mày hãy nhìn khuôn mặt thiên sứ ấy đi với thân hình nhỏ nhắn đó nữa, làm tao muốn chà đạp sự thuần khiết ấy, nhìn thôi tao đã thấy 'hứng' rồi" Tên cuối cùng có mái tóc màu đỏ."

Phải rồi ha, ý kiến hay đó hai người anh em.

Ey nhóc con mày nghe rồi đó ngoan giao con nhóc đó với toàn bộ số tiền của mày ra đây, tao hứa sau khi 'chơi' chán con bé đó sẽ trả lại cho mày ha ha ha ha..."

"Phải đó, nào cô bé lại đây tụi anh hứa sẽ nhẹ nhàng heeee..."

Haru bắt đầu thấy hơi sợ cứ nép vào anh, cứ nghĩ sến bọn chúng sẽ làm gì mình nếu Hoshi giao mình cho họ, làm cô buồn nôn, dù hiện tại là con gái nhưng lòng tự tôn của con trai vẫn còn đọng lại trong Haru.Hoshi tính sẽ giải quyết êm xui nhưng hiện tại là bọn chúng ép anh, là bọn chúng muốn Haru.

Anh đành phải ra tay thôi.

Nhưng trước hết cần phải đảm bảo anh toàn cho cô trước đã, nhìn cô nhỏ nhắn đáng yêu như vậy chắc không biét dùng ma năng đâu nhỉ mà nếu biết chắc cũng không mạnh lắm.Lấy trong túi ra một quả bom từ trường tạo ra một lá chắn phép thuật bao quanh Haru.

Lấy ra từ trong túi một viên tròn nhỏ rồi bớp nát nó.

Một làn khói bao xung quanh anh một thanh dao găm nhỏ tầm 40 cm cán làm bằng quặng "Bdomion" lưỡi dao thì loại "Bdomion", rồi anh chuyển sang tư thế phòng thủ.(Trên thế giới này ngoài trừ các loại quặng thông thường như sắt, vàng, bạch kim, cao th...

à mà thôi.

Còn có các loại quặng cứng hơn cả kim cương, nó còn có thể hấp thụ được ma năng và nếu người dùng đủ thành thạo thì có thể truyề vào vũ khí hay phóng ra cũng được.Chúng được dùng trong xây dựng, chế tạo vũ khí, độ cứng từ cứng và khả nhăng hấp thụ ma năng, lần lượt là Sdomion, Adomion,..

Cuối cùng là Ddiomion.)Sau lúc anh rút vũ khí ra, ba tên kia cũng đã triệu hồi vũ khí của mình, bọn chúng đưa tay ra lập tức một cổng không gian nhỏ mở ra ngay cánh cổng không gian nhỏ, lấy ra là các khẩu súng lục, nếu giám định thì có thể thấy nó thuộc loại Bdomion."

He~, nhóc cũng có ma năng vũ khí sao được đấy"tên tóc đỏ cười gian nói."

Nhưng đó cũng chỉ là dao găm, đọ thế nào với 3 khẩu súng được."

Tên tóc tím khinh thường.Tên tóc tím vừa dứt lời thì bỗng tên tóc vàng ngã xuống với một vết đâm vào bụng."

Gì vậy!

Uât mày tỉnh lại đi!

Nó đâu rồi" Tên Đỏ rơi vào hoảng loạn."

A" Tiếng kêu của tên tím vang lên rồi ngã xuống với vết đâm ngay bụng như tên vàng.Tên đỏ lại càng hoảng loạn hơn, hắn cầm súng bắn về mọi phía.

Đến khi hắn đã dùng hết ma năng rồi thì khụy xuống.Anh bỗng xuất hiện trước mặt hắn kề cây dao vào cổ hắn thở ra một hơi thở chết chóc cùng với đôi mắt ác quỷ, nói:
"Rời khỏi đây trước khi ta giết ngươi nhớ mang hai tên kia luôn, còn sống đấy và nhớ đừng bao giờ xuất hiện trước mặt Tao!!!"

"Vâng, vâng tôi đi ngay" hắn hoản loạn cực độ đứng dậy và lôi hai tên đó đi.Xử lí xong chúng anh quay lại, bỏ đi lớp từ trường bảo vệ, nhìn cô với anh mắt cười.

Khác hoàn toàn với sát khí khi nãy.

Haru nãy giờ đều quan sát anh hết, nào là di chuyển nhanh như chớp, tàng hình, rồi cái màng lấy vũ khí ra nữa phải gọi là ngầu cực.

Đến khi chúng bỏ chạy thì anh đi về phía cô và cười."

Chúng đi rồi, về thôi"Đáp lại anh là một giọng vô cùng hào hứng với đôi mắt như tìm được thì vị"Đó có phải là ma thuật phải không, anh Hoshi?"

"P-phải.

Sao thế nhìn em cứ như lần đầu thấy vậy ?" thấy cô hứng thú anh lại dâng lên cảm giác quoái lạ, đáng nhẽ ở tuổi cô ít nhất cũng là sinh viên năm nhất rồi chứ."

Đúng vậy đây là lần đầu tiên em nhìn thấy, từ sinh ra đến giờ em toàn ở nhà nên không thấy.

Lúc đầu dù có nghe qua nhưng em lại không hứng thú lắm nên không muốn học.

Ai ngờ nó vừa thú vị lại thật ngầu""Thì ra vậy, em thấy hứng thú sao?"

"Vâng!!"

"Nếu vậy, em có thể xin gia đình đến học viện của anh học, sẵn anh có thể giúp đỡ""Vâng em sẽ hỏi"Sau cuộc nói chuyện hai người tiếp tục trở về nhà.

Khi đến nhà đã là 5h chiều.

Đến cổng thì đột nhiên một vật thể lạ bay đến ôm chầm cô."

Haru sao giờ em mới về.

Có biết tụi chị lo lắng lắm không!"

Choáng váng sau cú ôm, cố tách mình ra khỏi vật thể lạ này, định hình lại thì ra là Ichiko onee-chan, phía sau là là Ichika onee-chsn đang khoanh tay khuôn mặt khá lo lắng cùng một chút hờn dỗi."

Xin lỗi đã khiến hai người lo lắng!"

"Không sao đâu, về nhà là được rồi" Ichiko onee, lời nói thập phần ôn nhu Trong khi ba người nói chuyện thì bơ đã ngập mặt Hoshi.

Haru giờ mới nhớ ra vẫn còn Anh ở đây, quuay người lại nhìn anh cười tươi, hơi cúi đầu:"Cám ơn Hoshi-onii đã đưa em về nhà.

Hôm nay thật sự rất vui.

Hẹn gặp lại anh sau"Ichiko và Ichika thấy Haru cười với người khác người có chút khó chịu.

"Haru em vào nhà trước đi, hai chị sẽ vào sau""Vâng" Haru cảm nhận được bầu không khí có chút kì quái.

Nhưng lại ngoan ngoãn nghe lời mà bước vào.Sau khi Haru đã vào nhà Ichiko và Ichika trở nên lạnh lùng.

Còn Hoshi thì thấy hai đứa bạn của mình hơi kì lạ, gì đây siscon à?"

Thật không ngờ Haru lại là em ruột của Ichika và Ichiko đấy!"

Cố bình tĩnh anh nở một nụ cười xã giao."

Lạ lắm sao?"

"Không có gì tớ chỉ thấy ba người tuy là chị em ruột nhưng tính cách lại khác nhau cực, Ichika thì kiểu hơi lạnh lùng nghiêm túc, Ichiko thì năng động hoạt bát, Haru thì nhút nhát đáng yêu"Hoshi đưa ra ý kiến cá nhân của mình."

Cậu nghĩ thế à!"

Ichiko."

Này Hoshi!

Chớ bẻ lái, chuyện chính của chúng tớ là muốn hỏi tại sao cậu lại về cùng với Haru?"

Ichika vào vấn đề chính, giọng hơi chút sát khí."

C-chỉ là tình cờ gặp mặt" Anh hơi run trả lời.( Pay hình tượng Hoshi bình tinh"Thế à!...

Cậu nghĩ tôi tin sao, kể hết ra nếu không muốn nhừ xương!"

Ichiko đã thực sự đe dọa anh, chuẩn bị thủ thế rút ra vũ khí."

V-vâng, tớ sẽ kể ra hết"Anh kể lại tất cả mọi chuyện cho hai người họ nghe, từ chuyện ngất đến lũ kia."

Vậy à!

Haru mắc chứng sợ người lạ và đám đông phải báo cho okasa-san mới được"Ichiko"Chúng tôi sẽ tạm thời tha cho cậu!

Nhưng chúng tôi cảnh báo: CẤM CẬU CÓ Ý ĐỒ VỚI HARU NGHE CHƯA!!!"

"V...V...Vâng, sẽ không có""Tốt" đồng thanh."

Sis-con""Nói gì?"ichiko."

Tạm biệt" Thế là Hoshi đi mất, nếu ở lại chắc không được yên thân đâu.
 
Back
Top Bottom