Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  (Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
545,498
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
284326234-256-k968437.jpg

(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
Tác giả: SlimingGildur
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đam mỹ ngược xuôi Tags: sasunaruđammỹ​
 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
Nhiệm Vụ Không Hoàn Thành


Ánh nắng chiếu rọi vào căn phòng đầy u ám.

Một người con trai với mái tóc vàng như nắng, đôi mắt màu xanh trong như biển, trên má có những chiếc ria mèo, cậu ấy tên là Uzumaki Naruto
Cậu đang nhìn ra ngoài cửa sổ, đôi mắt vô hồn buồn bã.

Bên ngoài là những tiếng xì xèo to nhỏ của các y tá
Y tá 1:
- Thằng nhóc hồ ly kia chưa chết à?

Y tá 2:
- Nghe nói suýt chết.

Mà sao nó không chết luôn đi nhỉ?

Y tá 1:
- Đúng vậy.

Nó là mối nguy hại lớn cho làng...

Hai người đó không biết rằng những lời nói đó đã bị Naruto nghe hết, cậu rất buồn khi phải nghe những lời nói đó.

Bỗng có một người bước vào, đó là chị Shizune.

Naruto quay đầu lại nhìn nở 1 nụ cười như mọi khi.

- Chị Shizune đến thăm em sao- Naruto nói
Ánh mắt Shizune trông có vẻ không ổn lắm.

Naruto hỏi:
- Có chuyện gì sao?

Shizune liền trả lời:
- Naruto bây giờ em đi đến gặp cô Tsunade cô có việc cần gặp em.

Naruto vui vẻ trả lời:
- Trời!

Có việc đó thôi sao trông mặt chị tệ zữ, bây giờ chúng ta đi luôn nha.

-Ukm- Shizune trả lời
Naruto lấy cái áo khoác mặc vào rồi đi đến phòng Hokage.

Đến nơi Naruto bước vào phòng.

Trong phòng có cả thầy kakashi, Jiraya sắc mặt của mọi người đều không được tốt lắm.

Naruto bước vào nhìn một lượt rồi nói:
- Bộ có chuyện gì mà mọi người mặt hằm hằm vậy?

Tsunade đứng dậy đi đến chỗ Naruto vỗ vào vai cậu, bà không giám nhìn vào mặt cậu.

Bà nói:
- Naruto cậu bị trục xuất khỏi làng.

Naruto bỗng thay đổi sắc mặt nhìn bà.

Naruto ngơ ngác nói:
- Bà định đùa tui hả,bà già?

Bà biết bà đang nói gì không?

Tsunade nói:
- Hội đồng cấp trên đã trục xuất cậu vì đã không hoàn thành nhiệm vụ đưa tộc nhân cuối cùng của tộc Uchiha về.

Giờ cậu phải đi ngay.

Jiraya tiến đến nói:
- Nhóc có muốn đi tập luyện cùng ta không?

Naruto biết thực chất biết là họ sợ con Cửu Vĩ trong người mình nên đuổi mình đi.

Naruto cười buồn nói:
- Thôi tôi không đi đâu.

Hôm nay tôi sẽ thu dọn đồ đạc và dọn đi ngay.

Naruto chạy ra khỏi phòng.

Chạy thẳng về nhà.

Cậu ngả người xuống chiếc giường, vết thương của cậu sau trận đánh với Sasuke lại đau nhói lên nó đang rỉ máu.

Cậu vội lấy 1 chiếc khăn trắng quấn tạm lại rồi thu dọn quần áo đồ đạc rời đi.

Trước khi đi cậu tạm biệt căn nhà của mình rồi đi đến cổng làng.

Cậu nhìn lại ngôi làng 1 lần nữa nhưng không phải bằng con mắt luyến tiếc mà là đôi mắt hận thù và cậu nói:
- Từ nay về sau các người sẽ trở thành kẻ thù của tôi, hãy chờ đó Konoha.
 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
Đã thay đổi


Naruto rời khỏi làng, tất cả mọi người đều mừng rỡ,họ còn mở tiệc cho sự việc này.

Còn về phần Naruto thì...

Sau khi rời đi vết thương Naruto rỉ máu quá nhiều cậu đành ngồi tựa vào 1 gốc cây chờ chết.

Lúc cậu sắp mất đi ý thức thì có 1 người đàn ông tóc đen, mặc một chiếc áo màu đen có đám mây màu đỏ đi đến.

Cậu lúc này không còn nhìn rõ đó là ai và rồi ngất đi.

Lúc cậu tỉnh dậy, cậu thấy mình trong một cái hang vết thương đã được băng bó đàng hoàng, ngước nhìn về phía xa cậu nhìn thấy người đó đang cầm nước đến cho cậu.

Cậu không khỏi đề phòng rút cây kunai trong túi ra chĩa về người đó.

Cậu hỏi:
- Ngươi là ai?

Sao lại cứu ta?

Người đó nhìn cậu không chút cảm xúc nói lạnh lùng:
- Cậu muốn giết ân nhân cứu mình à?

Naruto nghe xong cũng bỏ kunai xuống.

Hắn nói:
- Ta là người của Akatsuki.

Itachi
Naruto nghe xong ngơ ngác nói:
- Ngươi là anh trai của Sasuke.

- Đúng - Itachi nói
- Vì sao ngươi cứu ta?

- Naruto hỏi
- Nghe nói ngươi bị trục xuất khỏi làng, chắc không có chỗ nào để đi nhỉ?

- Cái đó không liên quan tới ngươi - Naruto tức giận
- Sao có muốn gia nhập Akatsuki không, hử?

Ngươi chả phải muốn trả thù làng Lá sao?

- Ta...- Naruto suy ngẫm một lúc.

- Ta muốn gia nhập Akatsuki
- Được thôi, chúng ta sẽ đào tạo nhóc để nhóc hoàn thành ước mơ của mình.Hừ
------------------------
2 Năm sau.Lúc này, Sasuke đã giết được Orochimaru trở về.

Được mọi người nghênh đón như 1 anh hùng.

Nhưng mấy người Shikamaru,Ino, Hinata,Tenten,...

Lại nhìn Sasuke bằng ánh mắt căm phẫn tức giận.

Sasuke khi về làng, chả thấy Naruto đâu, cái người nên xuất hiện đầu tiên mới phải.

Sakura khi thấy Sasuke về luôn quấn quýt lấy hắn.

Sasuke hỏi:
- Naruto đâu?

Sao không thấy cậu ta?

Sakura đứng nghẹn trả lời:
- Na...Naruto đã bị trục xuất từ hai năm trước rồi...

Sasuke giật mình, chạy đến phòng Hokage để hỏi cho ra lẽ
Bước vào phòng, trước mặt hắn là 1 người phụ nữ ủ rũ, độc mùi rượi, say sỉn, Sasuke lao đến đập vào bàn hỏi :
- Naruto vì sao bị trục xuất?

Tsunade ngẩng lên đầy căm phẫn quát:
- Chả phải là tại ngươi sao...

Tại ngươi nó mới bị trục xuất...Ta ngươi...

Naruto giờ không còn trên đời nữa.

Nó chết rồi.

Sasuke ngẩn người nói:
- Bà nói cái quái gì vậy hả?

Tsunade ngôi xuống ghế nói say sỉn:
- Bộ ám bộ nói, Naruto chết xác của nó đã phân hủy chết lâu rồi...

Ực ực
Bà vừa uống vừa nói.

Sasuke nghe xong tinh thần suy sụp
-----------------------
Còn về Naruto.

Cậu bây giờ đã thay đổi hoàn toàn.

Mái tóc vàng óng giờ đã trở thành màu đỏ tươi của máu, đôi mắt trong xanh đã thành màu đục của bóng tối.

Những chiếc ria mèo đã được phù phép cho biến mất.

Cậu đã trở thành người máu lạnh vô tình, giờ ai nghe dành cậu đều bủ rủn chân tay đó là Nakaya sát thủ bóng đêm.

Một mình cậu có thể diệt được 5 làng trong chốc lát Sức mạnh của cậu đã được tăng lên sau nhưng lần luyện tập cùng các thành viên
Nhưng ngược lại trong Akatsuki cậu lại là đứa em bé nhỏ được cưng chiều nhất.

Ano...

Mọi người à cái tên Nakaya là tên tự nghĩ mong mọi người thông cảm ạ
Cảm ơn vì đã đọc truyện.
 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
Chạm mặt nhưng không nhận ra


Đêm gió rét, Naruto đang đứng tựa vào một gốc cây, nhìn thẫn thờ về phía xa xa.

Bỗng có một cái áo khoác đắp lên vai cậu:
- Vào nhà đi em sẽ bị ốm mất - Itachi
- Vâng - Naruto
- Hôm nay Konan làm món em thích đó - Itachi cười nói.

- Chúng ta vào thôi anh - Naruto
Naruto giờ đã coi Akatsuki là một gia đình, có các anh và chị luôn yêu thương giúp đỡ mình, thật ấm áp.

Konan đang bê đồ ăn ra.

Mọi người thì đang mỗi người một nơi làm việc.

Naruto bước vào chạy đến chỗ Konan nói:
- Để em giúp chị nhé.

- Thôi để chị bê cho - Konan
Quay ra mấy người kia Konan gầm lên:
- Mấy người kia có định ra ăn khôngggggg ?

Mọi người vội bỏ lại công việc chạy đến ngay.

Mọi người vừa ăn vừa phân nhiệm vụ mới cho từng người.

Vì Akatsuki là một tổ chức chuyên đánh thuê nên họ rất nổi tiếng, ai nghe danh cũng sợ.

Pain nói:
- Nhiệm vụ tới sẽ có: Naruto, Kisame, Itachi, Sasori và tôi.

Đến làng Lá.

Hokage đã thuê chúng ta đánh trong trận chiến với làng Đá.

Naruto nghe xong có vẻ không được thoải mái cho lắm, khuôn mặt hơi nhăn lại, Cúi xuống
Pain nhìn vậy liên hỏi:
- Sao vậy Naruto?

Em bị đau ở đâu à?

Naruto nghe vậy liên ngẩng đầu lên.

Nở 1 nụ cười bình thường:
- Không sao, em bình thường mà.

- Vậy chúng ta nói tiếp, sáng mai chúng ta sẽ khởi hành, mọi người chuẩn bị đồ đạc đầy đủ nhé.

- Pain nói vui vẻ
Mọi người ăn vừa nói chuyện rất vui vẻ.

Ăn xong Naruto chạy ra giúp chị Konan rửa bát.

Mặc dù Konan đã bảo để mình làm được nhưng Naruto nói muốn giúp chị, với ánh mắt làm rung động lòng người ai mà từ chối nổi chứ.

Sáng hôm sau, mọi người đã đi từ sáng sớm.

Naruto ngồi trên vai Kisame, mặc dù hơi ngại nhưng mọi người cứ bắt Naruto ngồi lên vì sợ em mệt.

Vì từ Akatsuki đến Làng Lá khá xa nên có lẽ sẽ mất khoảng 1 ngày mới đến.

Vào khoảng trưa, mọi người chia nhau đi tìm đồ ăn Naruto nhận nhiệm vụ đi bắt cá.

Cậu chạy lon ton ra bờ suối nhưng cậu không biết đối diện cậu là nhóm Sasuke.

Cùng lúc hai người đang
đứng ở hai bên bờ đối diện.

Do ngoại hình của Naruto và Sasuke thay đổi khá nhiều nên không ai nhìn ra ai.

Nhìn thấy có người đứng đối diện Naruto cũng ngước lên nhìn, cậu cũng cảm thấy có quen 1 chút nhưng rồi cũng không nhận ra.

Naruto sau khi bắt cá xong chạy về chỗ của mọi người.

Còn Sasuke, cậu với khuôn mặt đẹp nhưng tạc tượng nhưng không có 1 chút sức sống, lạnh như đá.

Thứ khiến cậu như vậy chính là Naruto...

Người cậu.....
 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
Đến làng.


Sau một ngày, mọi người cũng đã đến được làng.

Naruto đứng trước cổng làng, ở đây khiến cậu nhớ lại sự ghẻ lạnh của mọi người dành cho mình làm cậu cảm thấy căm phẫn.

Cả nhóm đi đến phòng Hokage.

Nhưng Naruto không vào.

Cậu nói:
- Anh Itachi, em không vào được không ạ?

Em muốn đi quanh quanh.

Itachi nhìn Naruto lo lắng:
- Em không khỏe à, hay để anh bảo Sasori đi với em nhá.

- Em không sao.

Anh vào đi.

- Naruto cười nói.

- Ừm, vậy đi cẩm thận.

- Itachi
Nói xong anh và mọi người khác đi vào phòng Hokage
Naruto thở nhẹ.

Cậu vác bộ mặt lạnh lùng, đến đang sợ bước ra ngoài.

Cậu mới đi ra đã chạm mặt Hinata
Hinata lướt qua cậu.

Cảm nhận được charka Cửu Vĩ cô khự lại, quay lại nhìn
Nhưng lúc này cậu đã đi xa.

Hinata nghĩ chắc là mình nhầm, rồi tiếp tục đi.

Còn cậu, lướt qua người con gái yêu mình từ hồi còn bé, cậu có chút rung động.

Cậu đi thẳng đến 1 ngôi nhà cũ, cậu bước vào.

Cậu nghĩ:" Chắc nơi này bẩn lắm rồi, lâu thế rồi cơ mà, hừ."

Nhưng cậu đã sai, nơi này rất sạch sẽ.

Như là có người, ngày nào cũng quét dọn vậy.

Cậu đi vào phòng ngủ, quả không sai.

Có 1 cô gái tóc hồng, da trắng, mắt xanh rất xinh đẹp đang thu dọn mấy quyển sách báo cũ đem cất đi.

Đó là Sakura, cô nhìn thấy cậu thì khá ngạc nhiên.

Hỏi:
- Cậu là ai vậy?

Sao lại ở đây.

Naruto đứng hình không biết trả lời ra sao:
- Tớ...( à nhầm )...tôi là người tổ chức đánh thuê Akatsuki.

Tôi đi nhầm.

Cậu lập tức quay đầu bỏ đi.

Sakura với lấy tay cậu giữ lại:
- Tôi nhìn cậu có chút quen, chúng ta quen nhau chứ?

Naruto bối rối suy nghĩ:
" Nói gì bây giờ, biết thế này thì không vào cho rồi"
Đúng lúc từ bên ngoài bước vào.

Naruto mừng rỡ
- Anh Itachi.

Itachi nói:
- Em đi đâu vậy, Nakaya ?

Mọi người tìm em đó.

Sakura bỏ tay ra.

- Tôi xin lỗi, chắc tôi nhầm.

- Vậy chúng ta đi thôi- Naruto cầm tay Itachi đi ra ngoài.

Khi hai người đi ra thì cũng có 1 người nữa bước vào.

Sakura thốt lên:
- Sasuke, nhiệm vụ xong rồi à?

Naruto chợt dừng bước quay đầu lại" Sasuke là cậu ấy ư."

Sasuke trả lời Sakura :
- Ừm, mới xong.

Đang dọn phòng cho Naruto à?

- Ừm, dọn để.có ngày cậu ấy về còn ở chứ.

- Sakura cười buồn
Naruto đã nghe hết cuộc hồi thoại vừa rồi cậu cảm thấy khá buồn.

Itachi hỏi:
- Sao vậy?

Đi thôi.

- Vâng- Naruto cười
Cậu cảm thấy rất xúc động, nhưng điều họ mong đợi chắc không được rồi.

Cảm ơn mọi người đã đọc

Để lại bình luận
Nếu có gì sai sót để mình sửa đổi ạ
Xin 1 lượt thích...
 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
đặt vào 1 đội. Tổn thương


Sau khi cùng ITACHI quay về nhóm họ đã cùng nhau về nhà trọ để nghỉ ngơi sau 1 chặng đường dài.

Từ lúc quay về nakaya có vẻ hơi buồn, mọi người lo lắng cho người em út.

Naruto đừng ngắm trăng ngoài cửa sổ,ngẩn người như đang suy nghĩ về việc gì đó.

Pain tiến đến chỗ Nakaya cúi người thì thầm vào tai cậu:
- Suy nghĩ gì mà chăm chú thế?

Nakaya giật mình, lắp bắp:
- À , anh Pain, em chỉ đứng ngắm trăng thôi không có gì đâu ạ.hì hì
Pain nhìn Nakaya nhiu mày, nói:
- Em biết bây giờ là mấy giờ rồi không!

12h rồi đó!

Sao còn chưa ngủ.

Nakaya đáp lại:
- Không phải đâu.

Tại em lạ giường nên không ngủ được.

Pain vỗ vai cậu nói ghẹo:
- O, vậy sao!

Hay là em đang tương tư đến ai.

Haha
Nakaya mặt đỏ tía tai, ngượng ngùng đáp lại:
- Là..m gì..

Có chứ cái anh này thật tình!

Pain cười vui vẻ.

Nói
- Nào giờ chúng ta đi ngủ mai còn làm việc nữa đấy .

Nakaya sau một hồi nói chuyện với Pain tâm trạng đã ổn hơn vui vẻ đi vào ngủ.

Sáng hôm sau...

Ò ó o...oooooo
Mọi người đã dậy hết chỉ còn Nakaya.

Mọi người yên lặng để em ấy ngủ thêm một chút vì hôm qua em ấy ngủ khá muộn.

Tầm 8 giờ Itachi bảo Sasori gọi Nakaya dậy.

Cậu bước vào trong phòng ngủ ánh nắng chói chang chiếu vào mặt của Nakaya.

Ooo đẹp quá.( Sasori phụt máu mũi)
Cậu tiến lại gần chiếc giường lung nhẹ người Nakaya :
- Nè, em dậy đi.

Muộn rồi đó.

Nakaya dần mở mắt:
- u..u Chào..a..nh Sasori
Sasori kéo Nakaya ngồi dậy:
- Em dậy đi nè 8h rồi đó.

Đi đánh răng rồi chúng ta đi ăn sáng nhé.

Nakaya đáp :
- Vâng ạ
Sau khi vệ sinh cá nhân xong mọi người cùng nhau đi ăn sáng và đến phòng hokage đề nhận nhiệm vụ
Pain gõ cửa.

- cộc cộc
Hokage Tsunade cất tiếng:
- Mời vào.

Pain mở cửa mọi người cùng bước vào.

Vừa bước vào cửa trong phòng đã có Sasuke và sakura và một vài người khác.

Nakaya nhiu mày, itachi thấy thế liền hỏi:
- Em sao vậy?

Nakaya đáp:
- À.

Em không sao
- vậy uk- itachi
Hokage bắt đầu lập đội để ra trận đánh làng đá vào sáng mai.

Tsunade nói:
- Tôi sẽ cử một vài ninja ưu tú đi để hỗ trợ bây giờ chúng ta lập đội nhé.

Mỗi đội sẽ có 3 người 2 người chiến đấu và 1 trị thương..v.v
Mọi người bắt đầu nghe
Hokage nói tiếp:
Đội 1: Shikamaru, Hinata, Pain
Đội 2: Itachi, ino, rock lee
Đội 3: kisame, tenten , neji , sasori
Đội 4: sasuke, sakura ,nakaya
Sau khi nghe xong nakaya ngớ người thốt lên:
- Sao tôi lại chung đội với các người chứ.( nói nhỏ )
Hokage nói:
- Cậu Nakaya có ý kiến gì sao.

Cậu đứng đờ ra kisame giật nhẹ tay cậu.

Cậu nhìn hokage đáp:
- Vì sao tôi phải chung đội với họ.

Sasuke tiến đến nói thẳng vào mặt Nakaya:
- Một kẻ thay thế à, nếu không muốn thì cút, chỉ tổ làm vướng chân chả được tích sự gì. ( ánh mắt khinh bỉ )
Một loạt nhưng kí ức đen tối của Naruto( Nakaya ) hiện về cậu hét lên:
- Tại sao các người cứ nhìn tôi bằng ánh mắt như thế.

Tại sao!!!

Cậu lấy tay đập vào đầu mình liên tục vì đây đã là điều gây tổn thương trong cậu.

Itachi chạy đến ngăn Nakaya là Pain đập vào gáy cậu.

Khiến cậu ngất đi.

Họ nhìn Sasuke bằng ánh mắt cực kì hung tợn rồi bế Nakaya đi.

Còn Sasuke sau nghe câu nói của Nakaya thì cảm thấy quen quen như từng nghe ở đâu đó rồi.

Mà cậu không nhớ ra.

Xin lỗi vì mình phải thi lên 10 nên đã lặn khá lâu để mọi người phải đợi

Cảm ơn 😘
 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
Phát hiện phũ phàng


Sau khi được mọi người đưa về nhà trọ .

Mọi người đặt Nakaya xuống giường và ra ngoài nói chuyện.

Đi cùng nhóm có cả Tsunade.

Bà gọi Pain ra nói chuyện.

Bà nói:
- Pain nhỉ?

Có phải Nakaya là Naruto không?

Pain đột nhiên ngưng động một chút anh nhìn Bà ngạc nhiên:
- Bà nói gì vậy?

Naruto?

Thằng nhóc là Nakaya chứ không phải Naruto.- anh tức giận một chút
Bà tiếp tục nói:
- Thằng bé chính xác là Uzumaki Naruto là người của làng lá đúng không.!

Pain nhìn bà mắt đỏ dần:
- Nó.....

Đột nhiên một giọng nói yếu ớt cất lên:
- Tên tôi là Nakaya thành viên tổ chức Akatsuki không phải là Uzumaki gì đó mà bà nói...

Đó là Nakaya cậu vừa tỉnh dậy đã nghe thấy tiếng của Pain và Tsunade nên đã ra ngoài.

Pain thấy cậu liền lo lắng chạy đến đỡ nói:
- Sao em lại ra đây!

Vào đi em còn yếu đó!

Nakaya cười:
- Em không sao!

Tsunade tiếp lời:
- Nếu nhóc không phải Naruto thì tại sao.

Tại sao trên người nhóc có chakra cửu vĩ chứ!

Nakaya phản bác:
- Tôi có chakra cửu vĩ thì sao¡!!

Tsunade tức giận:
- Tại sao phải che dấu thân phận?

Tại sao nhóc lại trở thành thế này?

Đây thật sự là thứ ngươi muốn trở thành sao?

Một kẻ chuyên giết người?

Nổi tiếng?

Đây là.....

Trong đầu Tsunade như ngàn vạn câu hỏi vì sao.

Tại sao một cậu nhóc tinh nghị luôn phá phách vui vẻ giờ lại trở thành như thế này.

Naruto cười nhẹ:
- Hà Hà, chả phải tại mấy người sao.

Tại mấy người đuổi tôi ra khỏi làng mà.

Tại mấy người sợ tôi, ghét tôi, khinh tôi.

Đúng là Hokage dù che dấu đến mức nào cũng bị lộ nhỉ.

Hà Hà nhằm chán.- Cậu nhếch mép cười khinh bỉ.

- Mời bà về cho và đồng thời tôi xin được giới thiệu lại tôi tên là Nakaya thành viên của Akatsuki tổ chức đánh thuê.

Không phải Uzumaki Naruto của làng lá.

Cậu ta chết lâu rồi .

Pain dìu Nakaya vào phòng nghỉ đóng cửa.

Tsunade sao khi nghe xong nhưng lời đó đứng trước cửa ngơ ngác, không tin vào mắt mình và đồng thời cảm thấy dằn vặt chính bản thân mình bà quay lưng ra về.

Nhưng mọi người đã không chú ý đến một người đã đứng gần đó và nghe hế mọi chuyện đó chính là Sasuke.

Cậu vô cùng ngạc nhiên và hạnh phúc sau khi Naruto đã trở về.

Cậu đã chờ giây phút này từ rất lâu rồi.

Đến tối
12h đêm
Cửa sổ.......cạch cạch kéttttttt
Một thanh nhiên bật vào bên trong.

Vừa đặt chân xuống sàn đã có một chiếc kunai kề vào cổ.

Giọng nói cất lên:
- Ngươi là ai?

Ai sai ngươi đến đây.

Thanh niên đó cất lời:
- Tôi là....

Vừa cất tiếng nói Nakaya đã lập tức nhận ra đó chính là Sasuke.

Nakaya nói:
- Ngươi là Uchiha Sasuke.

Sao ngươi lại đến đây.

Một bàn tay nắm chặt vào cổ tay đang cầm kunai của Nakaya ấn lên tường nói:
- Ngươi là Naruto!

Nakaya dẫy dụa quát:
- Tha ta ra ngươi bị điên à!

Cậu hét toáng lên.

Đồ điên này thả thả...

Ngươi nói gì vậy ta không hiểu ?

Sasuke đáp:
- Không hiểu hay cố tình không hiểu?

Nakaya tiếp tục phản bác chống cự :
- Ngươi điên à!

Thả tay ra
Sasuke nói bằng giọng ma mị:
- Hay tôi với cậu chơi một trò chơi nhỏ nhé.

Ai là bé ngoan ai nói thật trước là bé ngoan.

Sasuke lấy tay vuốt nhẹ vào mặt Nakaya khiến cậu rợn tóc gáy.Chap sau sẽ có phần đặc sắc
Mong mọi người bình chọn cho mình nhé cảm ơn!

 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
TÔI GHÉT CẬU


Sasuke vuốt nhẹ vào mặt khiến cậu rợn tóc gáy.

Nakaya bình tĩnh lại cầm tay Sasuke hất ra.

Nói:
- Cậu điên rồi!

Bé ngoan gì chứ?

Sasuke tiến đến đưa tay nhấc cằm cậu lên.

Nói:
- Cậu...

Cậu biết tôi đợi cậu lâu lắm rồi không?

Cậu ngơ ngác:
- Hể?????

Giờ đây sasuke mới thể hiện hết những suy nghĩ trong lòng của mình:
- Tôi đợi cậu lâu lắm!

Tôi đã cố mạnh mẽ.

Tôi cố lắm.

Tôi chỉ mong cậu về.

Tôi biết vì tôi mà cậu bị đuổi ra khỏi làng.

Tôi thấy có lỗi lắm.

Tôi nhớ cậu.

Naruto.

Uzumaki Naruto.

Nói xong sasuke liền khụy xuống.

Còn Nakaya ngớ ngác.

Nhưng giọt nước mắt lấm tấm rơi xuống.

- Tôi ghét cậu lắm Sasuke!

Nói xong cậu liền đẩy Sasuke ra ngoài ban công và khóa cửa lại.

Cậu ngồi gục xuống nước mắt đã chảy thành dòng.

- Muộn rồi Sasuke.

Cậu đã làm tôi tan nát rồi không thể han gắn được nữa đâu.

Bên ngoài ban công.

Sasuke ngồi dựa vào cửa.

Cậu suy nghĩ về cậu bé ngây thơ, hồn nhiên, vui vẻ hay phá phách nhưng giờ đây cậu ấy không còn nữa....Cậu tự dằn vặt bản thân rất nhiều từ khi Naruto rời làng.

Cậu luôn mong muốn gặp lại Naruto, bù đắp cho cậu ấy dù đánh đổi bất cứ gì.

Nhưng giờ đây có lẽ dù gặp lại nhưng cậu không thể làm gì cả.

Cậu lặng lẽ rời đi.

Sáng hôm sau.

Mọi người đã tập hợp đủ và suất phát đến biên giới giữa làng lá và làng đá.

Mọi nhóm được phân nhưng nhiệm vụ khác nhau.

Nhóm của Nakaya được phân nhiệm vụ theo dõi làng Đá.

Mik hơi bẬn nêu ra ít 😿mog mn thông cảm ạ
 
(Sasunaru) Rất Hận Nhưng Không Thể Ra Tay
Cậu chỉ là người lạ thôi


Trên đường đi, Đội 1 đã tách ra với các đội để đi theo dõi làng đá.

Nakaya nói:
- Tôi không muốn đi chung với mấy người.

Tôi sẽ tự làm nhiệm vụ của tôi.

-Nhưng mà.....- sakura nói
Chưa kịp nghe cô nói xong, Nakaya đã vụt mất.

Sasuke nói:
- Để tôi đuổi theo cho!

- Ukm, cẩn thận mình sẽ theo phía sau.

Giờ mình phải đi hái ít thuốc trị thương..

Chúng mình sẽ tập hợp lại sau 1 tiếng nữa nhé.

- Ukm.

Được - Sasuke đáp
Cậu vụt đuổi theo Nakaya, 1 lúc sau.

-Thấy cậu ấy rồi- Sasuke nói.

Rồi tiến lại gần với tốc độ nhanh hơn.

-Này, Naruto
Nakaya không để ý cứ tiếp tục đi.

- Này Naruto- sasuke vừa gọi vừa đặt tay lên vai cậu
Nakaya dừng lại.

Cậu quay lại nhìn Sasuke đồng thời hất tay hắn ra.

-Này, biết gọi sai tên người khác là bất lịch sự lắm không!

Có cần tôi giới thiệu lại không?

- Nakaya nói lớn
- Nhưng vốn dĩ cậu tên......

Chưa kịp nói xong Sasuke đã bị Nakaya ngắt lời.

- Xin phép giới thiệu tôi tên là Nakaya.

Cậu hiểu chưa.

Và đồng thời tôi xin cậu cách xa tôi ra và đừng đi theo tôi nữa.

Sasuke khựng người.

Giọng trầm xuống:
- Tại sao cậu lại tránh né tôi, tôi đã làm gì sai sao?....

- Tôi không tránh né cậu.

Đơn giản vì tôi không thích tiếp xúc với người lạ thôi.

Thật khó chịu.

- Người lạ sao?Trong mắt cậu tôi là người lạ sao?- Sasuke hỏi cậu
- Đúng vậy!

Chúng ta chỉ mới gặp hôm qua thôi, nên đừng có tỏ ra thân thiết với tôi, và làm ơn gọi đúng tên tôi vào!!

- Nakaya thẳng thắn trả lời
Cậu vụt mất và để Sasuke đứng sững sờ một mình

Vì năm qua tôi quá bận nên h mới viết lại được, mong mọi người ủng hộ mình nhé😘
 
Back
Top Bottom