Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Salvation

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
372344759-256-k68642.jpg

Salvation
Tác giả: Draradle
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Tom Riddle vì một giấc mộng kì lạ mà thay đổi, hắn chấp nhận từ bỏ tất cả.

Trong giấc mộng đó, có một người luôn yêu thương và sẵn sàng bảo vệ hắn, người đó mang đến ánh sáng và sự ấm áp cho hắn.

Hắn quyết định thay đổi và đi tìm cậu.

Nhân vật chính: Tom Riddle, Draco Malfoy

Tóm tắt: Hành trình chinh phục bé trai của Tom Riddle.

 
Salvation
Chương 1


Chương 1 Tom Riddle bật người dậy khỏi giường.

Hắn vừa mơ thấy một giấc mơ kì lạ.

Hắn mơ rằng trong tương lai hắn là Chúa tể hắc ám, nhưng hắn lại từ bỏ nó vì một người.

Người đó yêu hắn, thương hắn, nhưng hắn lại đem lại nhiều đau thương cho em ấy.

Nhưng hắn cũng yêu người đó, người đó đã cứu rỗi cuộc đời hắn, đem hắn ra khỏi vũng lầy, cho thấy được ánh sáng và sự ấm áp của cuộc đời.

Tom Riddle thấy thật kinh ngạc khi mình lại mơ thấy giấc mộng này. trái tim hắn vẫn đang đập thình thịch.

Dường như vẫn cảm nhận được cảm xúc từ giấc mộng kia.

Hắn biết tâm lý hắn lệch lạc, hắn cũng muốn trở thành một phù thủy vĩ đại.

Hắn đã lên sẵn kế hoạch để thực hiện nó.

Nhưng giờ hắn lại thoáng chần chừ vì giấc mộng kia.

Nó thật đẹp, và quá chân thực.

Hắn vẫn cảm nhận được lồng ngực đập mạnh và hơi ấm của người đó.

Hắn nghĩ nếu hắn thực hiện theo kế hoạch mọi việc sẽ diễn biến như giấc mơ, thế giới này trở nên đen tối, hắn trở thành một Chúa tể vĩ đại nhưng độc ác, một người sẽ đem lại niềm đau cho người kia.

Tuy kết thúc êm đẹp nhưng hắn không muốn như vậy.

Hắn tin vào giấc mơ đó.

Tuy nhiên, nếu hắn không làm theo kế hoạch, hắn nghĩ hắn sẽ không thể gặp được người đó.

Người đó kém hắn quá nhiều tuổi, có lẽ hắn sẽ thay đổi kế hoạch của mình.

Tom Riddle đang học năm thứ 2 tại Hogwarts, hắn đã biết về phép thuật cổ xưa Trường sinh linh giá.

Nhưng ý định của hắn đã thay đổi chỉ vì một giấc mơ.

Hắn gác lại mọi kế hoạch đen tối của mình để tìm cách gặp được người kia khi mình còn trẻ.

Hắn lưu luyến cảm giác trong giấc mơ đó.

Không ai khác, hắn là người cực kỳ khao khát tình yêu.

Mặc dù hắn có bạn, nhưng họ cũng chỉ là công cụ cho kế hoạch và họ cũng đâu coi hắn là bạn.Tom Riddle dành tất cả thời gian rảnh của mình trong thư viện để tìm hiểu cách đến tương lai.

Giờ hắn cũng không quá nổi tiếng trong trường, ngoại hình trong tương lại cũng không giống bây giờ, có lẽ nếu đến được tương lai hắn sẽ không bị phát hiện.

Hắn tìm được một thông tin về một món đồ vật có thể dịch chuyển thời gian, nhưng không ai biết nó có thực sự tồn tại không.

Nhưng Tom Riddle lại tin rằng nó thực sự tồn tại.

Hắn đã lập sẵn một kế hoạch để biến mất không bị nghi ngờ.

Hắn bắt đầu hành trình tìm kiếm thứ đồ vật không xác định đó, ôm mộng rằng hắn sẽ gặp được người đó.Tom Riddle đi đến một thung lũng nơi bắt nguồn của thông tin về đồ vật kia.

Ở đây, hắn được nghe kể về một truyền thuyết.

Trong quá khứ, một người đàn ông đã giao dịch với Thần chết, muốn ông ta tạo ra đồ vật có thể dịch chuyển thời gian, ông ta muốn quay lại quá khứ để cứu người thân của mình.

Có lẽ đồ vật đó được chôn cất cùng người đàn ông đó.

Hắn lại lên đường tìm kiếm, hắn không chắc món đồ đó có giúp hắn đến được tương lai không.

Nhưng hắn phải thử, phải nắm bắt cơ hội này.

Vậy mà hắn làm được, hắn tìm được ngôi mộ của tên đàn ông trong truyền thuyết kia.

Hắn lấy một món đồ trên cổ người đó.

Đó là một cái vòng cổ có núm xoay.

Hắn lấy được nó và bắt đầu nghiên cứu và chỉnh sửa.

Tom Riddle vốn là một thiên tài, nhưng hắn không thể hiện quá nhiều tài năng và tính cách của mình khi học ở Hogwarts để tránh sự chú ý của các giáo viên.

Hắn không biết chính xác năm người đó sinh ra, theo giấc mơ thì khoảng năm 1977, 1978 chăng?

Độ tuổi nhập học năm đầu ở Hogwarts là 14 tuổi.

Hắn hoàn tất chỉnh sửa chiếc vòng cổ đó và tính toán số vòng quay.

Hắn quyết định quay lại năm 1992, nếu không gặp được người đó, hắn vẫn có thể chờ, có lẽ khoảng thời gian này cũng tương đối chính xác.Hắn đi đến một vùng đất trống để chuẩn bị đến tương lai.

Hắn không tin được rằng có ngày hắn sẽ thay đổi, còn thay đổi vì một giấc mơ chưa chắc là sự thật.

Nhưng hắn lại muốn mình được như giấc mơ, có người thực sự yêu hắn, bao dung hắn.

Nhưng trong giấc mơ hắn lại quá bạo lực, vì hiểu lầm mà làm tổn thương người đó.

Hắn sẽ đến tương lai, hắn sẽ trân trọng người đó ngay từ ban đầu.

Hắn quyết định rồi, hắn sẽ không trở thành một phù thủy vĩ đại nữa.

Hắn xoay núm vặn vài vòng, sẵn sàng cho cuộc dịch chuyển.

Hắn có tự tin hắn sẽ làm được vì hắn là một thiên tài.

Khung cảnh xung quanh bắt đầu thay đổi, hy vọng sẽ không có sai sót gì.

Tim hắn đập rất nhanh, mong muốn gặp được người quá mãnh liệt, hắn mong chờ vào tương lai sau này của mình.
 
Salvation
Chương 2


Chương 2 Sau khi các vòng quay hoàn tất, Tom Riddle vẫn đứng ở đó, nhưng khung cảnh xung quanh có sự thay đổi.

Hắn lặng lẽ thở phào, hắn đến được tương lai rồi, nơi có thể hắn sẽ gặp được cậu.

Tim hắn đập thật mạnh, hắn rất mong chờ, nhưng hắn chẳng thể di chuyển.

Giờ phút này hắn lại không có niềm tin vào mình, hắn cứ đứng đó cho đến tận chiều muộn.

Cuối cùng, hắn vẫn quyết định đi về Hogwarts để đăng kí nhập học.

Khi hắn đến Hogwarts, ngôi trường này sau bao nhiêu năm vẫn chẳng thay đổi, vẫn khung cảnh đó, vẫn cũ kỹ như vậy...

Hắn đến nơi nộp hồ sơ, hắn hỏi giáo sư ở đó năm nay năm bao nhiêu.

Vị giáo sư đó nhìn hắn với ánh mắt kì lạ, rồi trả lời: "Năm 1992".

Hắn khẽ mỉm cười, hắn thành công rồi, hắn thành công nhưng món đồ kia lại biến mất sau khi hắn đến đây, nhưng giờ hắn cũng không cần nữa.

Hắn hỏi vị giáo sư kia: "Cho em hỏi, 15 tuổi còn đăng ký nhập học được không ạ?

Năm ngoái, gia đình em có việc nên không đăng ký học được".

Vị giáo sư nghe vậy thì dịu dàng đáp: "Được, em nhé.

Em đọc thông tin để tôi đăng kí cho em, cũng sắp vào năm học mới rồi.

Tên em là gì?".

Tom Riddle suy nghĩ một lúc, hắn nghĩ không thể dùng cái tên này nữa, dù sao hắn cũng không thích cái tên này: "William, William David".

Giáo viên cười, rồi nói: "Tên hay đấy.

Em 16 tuổi sao?

Ba mẹ em tên gì?"

"Dạ", hắn bình thản trả lời, "Em không có ba mẹ""Ồ, ta xin lỗi nhé", vị giáo sư lúng túng đáp."

Dạ, không sao ạ".Giáo sư hỏi hắn một vài câu hỏi, rồi thông báo ngày nhập học cho hắn.

Tom chần chừ, rồi quyết định hỏi: "Cô có biết Draco Malfoy không?"

Đúng vậy, người trong giấc mơ của hắn là Draco Malfoy, một người có mái tóc bạch kim, nước da nhợt nhạt, tính cách đáng ghét.

Nhưng cậu ấy lại đối xử tốt với hắn, cậu cho hắn tình yêu mà trước giờ hắn chưa bao giờ được nhận.Giáo sư trả lời cậu: "À...

Để cô nhớ...

À!

Đó là cậu con trai duy nhất nhà Malfoy.

Nhà cậu ta giàu lắm, mà tính cách cậu bé có hơi kiêu ngạo.

Sao em lại hỏi em ấy?"

"Dạ, không có gì.

Em tò mò chút thôi.

Năm nay cậu ấy có nhập học không ạ?"

"À, không.

Draco năm nay mới 12 tuổi thôi, còn 2 năm nữa em ấy mới nhập học"Tom Riddle cau mày trước thông tin này.

Hai năm sao, hai năm không phải là dài, nhưng hắn vẫn cảm thấy quá lâu.

Hắn sẽ phải chờ trong 2 năm mới có thể gặp cậu.

Hắn cảm ơn giáo sư rồi hỏi tiếp: "Em không có nhà.

Vậy giờ em có thể đăng ký ở trường luôn được không ạ?"

"Được, nhưng phòng cho học sinh chưa nhập học không quá đẹp.

Em..."

"Không sao ạ.

Em ở được"Giáo sư giúp hắn đăng ký phòng rồi dẫn hắn tới đó.

Ở đây, hắn gặp được 2 người kém hắn 1 tuổi, cũng không có ba mẹ, đang ở tạm phòng này để đợi năm học mới.

Hắn nhanh chóng kết bạn với hai người đó.

Khả năng kết bạn của hắn rất nhanh, nhưng chẳng biết hắn có thật lòng hay không.

Tom Riddle, hắn thực sự muốn thay đổi, hắn sẽ trở thành một người giỏi, một học sinh gương mẫu, trở thành đàn anh đáng ngưỡng mộ của Draco.

Hắn chỉ quan tâm đến một người là Draco mà thôi, những thứ khác chỉ là công cụ để hắn tiếp cận cậu.

Có lẽ hắn cũng không thay đổi nhiều, vẫn sống giả tạo, sống vì mục đích riêng của mình.

Nhưng hắn vẫn thay đổi tích cực, hắn sẽ không làm hại đến ai nữa, vì dù tính cách Draco có đáng ghét đến đâu, thì thực chất em ấy vẫn là một người hiền lành, do em đã chọn sai con đường, giống như hắn vậy.

Trong giấc mơ, em đã dùng cả mạng sống giúp cả hai bước ra khỏi bóng tối.

Lần này, hắn sẽ là người làm điều đó, sẽ dùng cả tính mạng để yêu thương và bảo vệ Draco.
 
Salvation
Chương 3


Chương 3 Sau khi nhập học, hắn vẫn được phân vào nhà Slytherin.

Trong hai năm đầu, hắn không che giấu tài năng của mình như trong quá khứ.

Hắn thể hiện tất cả, hắn trở thành học sinh ưu tú, lấy được thiện cảm của các giáo viên và học sinh.

Hắn cũng có một nhóm bạn, nhưng vì hắn nhập học muộn 1 năm nên họ đều kém tuổi hắn.

Lần kết bạn này, trải nghiệm thật khác quá khứ.

Hắn cũng dần dần cảm nhận được sự thay đổi của mình.

Nhưng cũng có rắc rối xảy ra, cụ Dumbledore có nghi ngờ hắn, hỏi hăn đã gặp thầy bao giờ chưa.

Tất nhiên, hắn đã chối rằng không quen, cũng chưa từng gặp thầy.

Có lẽ trong quá khứ, ấn tượng về Tom Riddle quá mờ nhạt nên thầy đã bỏ qua cho hắn.

Tom cũng cảm thấy may mắn vì năm đó không thể hiện mình quá nhiều.

Hắn cuối cùng cũng chờ được đến năm thứ 3, năm Draco nhập học.

Hắn hồi hộp vô cùng, hắn thực sự lo lắng trước khi gặp cậu.

Cậu không biết hắn, nhưng hắn lại biết cậu, thậm chí có tình cảm với cậu.

Giờ hắn là học sinh ưu tú, hắn cũng sẽ sớm trở thành huynh trường nhà Slytherin.

Hắn sẽ tiếp cận cậu, đối xử tốt với cậu, hướng cậu về con đường khác và để cậu yêu hắn.

Hắn sẽ làm được.

Ngày hôm ấy, hắn ngồi trong sảnh chính chờ đợi học sinh mới bước vào.

Khi cánh cổng mở ra, một bóng hình đã thu hút hắn.

Draco đã 14 tuổi, cậu xuất hiện rồi, hắn đã chờ được cậu.

Hắn nhìn chăm chăm vào cậu, Draco cũng nhận ra rồi quay sang nhìn hắn với ánh mắt kì lạ.

Hắn cảm thấy vui vì cậu đã nhìn hắn.

Hắn mỉm cười đáp lại cậu.

Draco 14 tuổi, cậu khá cao, nhưng vẫn rất nhỏ bé.

Làn da cậu nhợt nhạt nhưng cũng không yếu đuối.

Hắn thấy cậu thật xinh đẹp và đáng yêu.

Hắn đã 17 tuổi rồi, hắn sắp thành phù thủy trưởng thành, giờ hắn có nhiều suy nghĩ không đứng đắn với cậu rồi.Giống trong giấc mộng, Draco được phân vào nhà Slytherin, cùng nhà với Tom Riddle.

Cậu trở về bàn của nhà Slytherin, ngồi đối diện hắn.

Mọi người làm quen với nhau, hắn chỉ nhìn cậu, cậu cũng nhìn hắn và mọi người rồi giới thiệu về mình.

Giọng cậu thật hay và nhẹ nhàng.

Hắn cảm thấy đây như một giấc mộng vậy, hắn được gặp Draco bằng xương bằng thịt, có thể nói chuyện cùng cậu.

Giờ hắn sẽ từng bước thực hiện kế hoạch của mình, biến cậu thành của hắn.

Nhưng hắn sẽ từ tốn để không làm cậu sợ.

Hắn giơ tay ra với cậu, rồi nói: "Chào em, anh là William David, em có thể gọi anh là Willy".

Cậu cũng chào lại hắn và bắt tay hắn.

Hắn cảm thấy thật vui sướng khi chạm tay với cậu.

Mọi người xung quanh bắt đầu lên tiếng: "Eo, ông cũng biết bắt chuyện với người khác à.

Còn cho người ta gọi là Willy nữa chứ.

Bọn tôi thân với ông hai năm mà chỉ được gọi là Will thôi mà".

Cả bọn cười đùa, trêu chọc.

Có một truyện mà hắn không ngờ tới, khi hắn không còn trở thành Chúa tể hắc ám, thì vẫn tồn tại một Chúa tể hắc ám khác, thế giới phù thủy này cũng từng chìm trong bóng tối, những chuyện xảy ra không khác gì so với trong mơ, chỉ có điều người đó không phải là hắn.

Hắn khá lo lắng về điều này, sợ đó sẽ là biến số trong kế hoạch của hắn, nhưng trước tiên, hắn gạt nó qua một bên, vì tên đó đã biến mất.

Harry Potter vẫn rất nổi tiếng trong giới phù thủy, cậu ta được biết đến là người được chọn, người mà Chúa tể hắc ám không thể giết.

Nhưng hắn không quan tâm cậu ta ra sao, hắn chỉ muốn có được Draco.

Hắn tiếc rằng cậu không được phân vào phòng của hắn, nếu không kế hoạch sẽ dễ dàng hơn.

Nhưng không sao cả, sau này hắn trở thành huynh trưởng điều đó sẽ dễ dàng thôi.

Cũng có những chuyện chẳng thể thay đổi, rằng, Draco vẫn bị Harry Potter thu hút, cậu vẫn luôn quấy nhiễu và trêu chọc cậu ta.

Hắn cảm thấy tức giận, thậm chí là ghen tị với cậu ta.

Dù hắn trở thành một đàn anh nổi bật và tài giỏi, cậu ấy vẫn bị thu hút bởi tên Potter đó.
 
Salvation
Chương 4


Chương 4Những ngày đầu của năm học, hắn dễ dàng tiếp cận Draco vì thành tích của mình ở trường.

Hắn biết tính cách của cậu kiêu ngạo, muốn kết bạn với những người nổi tiếng tài giỏi, nên hắn mới cố gắng trở thành như vậy.

Hắn kết bạn được với cậu, cậu trở thành 1 thành viên trong nhóm của hắn.

Hắn hay giúp cậu học bài, cũng đi chơi nhiều cùng cậu.

Hắn không quá vội vàng để làm cậu sợ, hắn sẽ xây dựng niềm tin ở cậu, xây dựng hình ảnh tốt đẹp cho bản thân, làm cậu ngưỡng mộ hắn nhiều hơn tên kia.

Vì sự giáo dục của gia đình, Draco cũng có định kiến với những Muggle.

Còn Tom Riddle, hắn cũng từng như vậy, nhưng vì ảnh hưởng của giấc mơ, hắn đã thay đổi, thậm chí giờ hắn cũng có bạn là Muggle.

Vì hắn đã thân thiết với Draco, hắn khuyên cậu rằng không nên có định kiến với những người đó, mọi phù thủy đều bình đẳng.

Nhưng vì ảnh hưởng quá nặng của ba cậu ta, dù cậu có nghe lời hắn, nhưng vẫn có nhiều bất mãn.

Hắn thấy mình có chút thành công vì giờ cậu ngưỡng mộ hắn, lúc nào cũng đi sau hắn, cũng nói chuyện với hắn rất nhiều.

Trong một lần học bài chung, hắn đã nắm bắt cơ hội mà khuyên cậu rằng: "Dray, em không nên quá nghe lời ba mình, không phải cái gì ông ấy nói cũng đúng.

Em phải biết chọn lọc, cũng như có suy nghĩ của riêng mình và làm những điều tốt.

Anh có thể giúp em".Draco có vẻ vui mừng, nói: "Dạ, được.

Nhưng mà ba em..."

"Anh không nói em sẽ cãi lời ba mình, nhưng em nên nói chuyện với ông ấy.

Những suy nghĩ đó giờ đã quá cổ hủ rồi, em nên nghe lời anh", hắn dẫn dắt.Cuối cùng, cậu gật đầu đồng ý, rồi tiếp tục học bài.Hắn vui mừng trước kết quả này, hắn thấy mình có thể thành công, rồi Dray sẽ thích hắn.Draco là con trai độc nhất nhà Malfoy, cậu luôn được nuông chiều trong gia đình nên tính cách có phần khó chịu.

Tuy nhiên, cậu cũng bị giáo dục định hướng sai vì nhiều tư tưởng cổ hủ của ba mình.

Cậu luôn kiêu ngạo về bản thân và gia đình, đôi khi có những hành động quá mức.

Đến năm cậu được nhập học, cậu luôn tự hào về xuất thân của mình, nên rất tự tin bước vào Hogwarts.

Sau khi bước qua cánh cửa của sảnh chính, cậu đã đối diện với một ánh mắt, người đó trông rất sáng sủa, và đẹp trai, người đó là người nhà Slytherin.

Người đó còn cười với cậu, cậu bối rối quay mặt đi.

Sau đó, cậu cũng được phân vào nhà Slytherin.

Cậu bước đến bàn dài, ngồi đối diện với anh.

Cậu biết được tên anh ấy là William, anh còn cho cậu gọi là Willy, nhưng cậu cũng ngại, nên gọi tên thôi.

Những buổi sau đó, cậu được tiếp xúc và kết bạn với anh.

Anh ấy là một học sinh ưu tú, được giáo sư và các bạn học yêu quý.

Cậu cũng rất quý anh.

Anh đối xử rất tốt với cậu, còn dạy cậu học các phép thuật và các môn khó.

Cậu nghĩ anh không thích tính cách của cậu, luôn khuyên cậu thay đổi.

Cậu cũng muốn thay đổi vì anh là người quá tốt, muốn làm bạn với anh thì cậu phải thay đổi.

Nhưng do ảnh hưởng quá nặng bởi ba mình, nên cậu cũng có nhiều bất mãn với anh.

Nhưng sau khi thân thiết hơn, cậu thực sự rất thích William, cậu quyết định nghe theo anh ấy vì dù sao lời khuyên của anh cũng tốt cho bản thân cậu.

Anh ấy đúng thật là người tài giỏi, tính cách lại tốt, nhưng cậu lại thấy Harry Potter cũng hấp dẫn sự chú ý của cậu.

Vì sao ư?

Vì cậu tài giỏi, cậu ấy sinh ra ở trong ánh sáng, không giống như cậu, một người đối lập với cậu.

Cậu ghen tị với cậu ta, nhưng giờ đây cậu cũng có bạn, cũng có người sẵn sàng giúp cậu đi về phía ánh sáng đó.

Nhưng chuyện cậu chú ý đến Harry, anh William có vẻ không thích lắm.

Anh không muốn cậu để ý đến Harry Potter.

Cậu nghĩ rằng anh cũng bị cậu ta thu hút, một người tỏa sáng như vậy, có ai lại không chú ý đến chứ.

Cậu vẫn luôn buồn vì chuyện này, nhưng cũng không dám hỏi anh.
 
Salvation
Chương 5


Chương 5Điều Tom Riddle gạt đi những gì đã xảy ra, trong năm đầu, Chúa tể hắc ám xuất hiện trong Hogwarts, nhưng vẫn bị Harry đánh bại, hắn tạm thời chưa thể quay trở lại.

Nhưng hắn vẫn lo lắng, hắn không biết trong thế giới này, ba của Draco có phải một tử thần thực tử hay không, hắn sẽ hỏi cậu, hắn sẽ không để cậu bước vào con đường đó một lần nữa.

Hắn đã hỏi cậu, nhưng cậu nói rằng cậu không biết, còn hỏi lại hắn tử thần thực tử là gì.

Hắn giải thích cho cậu: "Chúng là tay sai của Chúa tể hắc ám.

Hắn sắp trở lại rồi, ta muốn hỏi ba em có phải 1 trong số chúng không thôi?"

Draco kinh ngạc, "Chắc không...không đâu""Nếu không thì tốt", hắn nói, "Còn nếu có, em không được nghe lời ba em nữa, hiểu không?

Nếu có chuyện gì xảy ra em phải nói với anh."

"Dạ, vâng", cậu lo sợ đáp.

Cậu nghĩ rằng ba mình sẽ không theo phe ác đâu, nhưng anh hỏi lại khiến cậu nghi ngờ và lo lắng.

Nếu thực sự ba mình như anh nói thì cậu phải làm sao, không nghe lời ba và chống lại ông ấy sao, nhưng cậu sợ ba mình lắm, anh Will sẽ giúp được cậu sao?

Cậu lo lắng về điều đó suốt năm nhất, nhưng ba cậu chẳng nói gì với cậu, cũng chẳng có biểu hiện gì lạ cả.

Suy nghĩ đó của cậu cũng nhanh chóng bị quên lãng, cậu bước vào năm học thứ hai của mình.Dạo gần đây, Draco thấy anh William có nhiều hành động kì lạ, mấy hành động đó không phải quá thân mật sao.

Anh hay ôm lấy cậu, nắm tay cậu, còn hay ghé sát mặt vào cậu.

Cậu thấy ngại và rất bối rối, nhưng cậu không cảm thấy ghê tởm nên không tránh né vì sợ anh hiểu lầm.

Cậu cũng không dám hỏi thẳng anh vì ngại, cậu đoán rằng anh chỉ xem mấy hành động đó là bình thường thôi.

Mỗi khi tiếp xúc thân mật như vậy, tim cậu lại đập rất nhanh, mặt thì nóng bừng, Draco nghĩ cậu điên rồi, anh ấy là con trai mà, anh ấy chỉ xem cậu là bạn thôi.

Draco gạt nhiều suy nghĩ cậu cho là vớ vẩn ra khỏi đầu và tiếp tục năm học của mình trong bối rối.Sang năm học thứ hai của Draco, giờ hắn chủ động hơn, có những hành động thân mật hơn với cậu, nhưng không quá đáng.

Hắn dẫn dắt cậu từng chút một, khiến cậu luôn bối rối khi tiếp xúc với hắn, nhưng cậu vẫn chẳng tránh né.Có một điều khiến Tom Riddle thực sự khó chịu là Draco hay theo sau Potter mà trêu ghẹo cậu ta.

Lúc đầu, hắn nghĩ chuyện đó cũng đơn giản thôi, hắn chỉ cần trở nên tài giỏi hơn Harry Potter, thì Draco sẽ chú ý đến mình hắn thôi, nhưng không, Draco vẫn đi trêu ghẹo cậu ta.

Nhân lúc cả hai học bài trong thư viện hắn lại nói chuyện với cậu: "Em không nên trêu chọc bạn học đâu.

Không tốt đâu", giọng hắn có chút tức giận.Draco giật mình, nhìn sang hắn, "Dạ?"

"Em đừng đi theo Harry Potter nữa, đừng trêu chọc bạn học nữa""Dạ, vâng", cậu ngậm ngùi đáp lại."

Em thích cậu ta à?", một lúc sau, Tom Riddle lên tiếng.Draco giật mình nói, "Không, em không có".

Cậu phủ định nhanh chóng như vậy càng lắm hắn nghi ngờ.

Trong giấc mơ, đúng là Draco không hề thích Harry Potter, người cậu thích là hắn.

Hắn có nên hỏi cậu cho rõ ràng không.

Nhưng bây giờ không phải quá sớm sao, em ấy cũng mới 15 tuổi.

Hắn quyết định sẽ hỏi cậu, nhưng không phải bây giờ.Cũng giống trong giấc mơ vậy, vì cả 2 chẳng tâm sự cùng nhau, không ai nói ra cảm xúc của bản thân, nên họ lại tiếp tục hiểu lầm nhau.

Tom Riddle vì quá cẩn trọng lại làm Draco suy nghĩ lệch hướng.
 
Salvation
Chương 6


Chương 6 Trong năm hai cũng có nhiều sự việc xảy ra, có nhiều học sinh bị hóa đá, tin đồn về Phòng bí mật, và Chúa tể hắc ám lại xuất hiện.

Tom Riddle càng ngày càng lo lắng về hắn ta, Draco cũng nói rằng ba cậu không có hành động gì lạ cả.

Hắn âm thầm tính toán những trường hợp xấu có thể xảy ra.

Hắn nghĩ tên đó cũng xuất thân từ nhà Slytherin, có những khả năng giống hắn.

Trong quá khứ, hắn không nhớ ai như vậy cả.

Hay có thể vì sự biến mất của hắn, tên đó mới xuất hiện.

Hắn đã đi tìm hiểu, nhưng chẳng ai biết hoặc chẳng dám nói ra cái tên đó cả.

Chỉ còn một cách là đi hỏi Harry Potter mà thôi.

Nghỉ hè lên năm 3, vì Draco không có ở đây, nên hắn quyết định đi tìm Harry Potter để nói chuyện, từ cậu ta hắn biết được nhiều thông tin và cái tên đó.

Tên đó rất quen nhưng tạm thời hắn chưa nghĩ ra.

Hắn đang nói chuyện với Harry thì hắn nhìn thấy bóng ai đó ở chỗ ngã rẽ, có vẻ người đó theo dõi hắn, nhưng hắn cũng không để tâm.

Nghỉ hè năm thứ 3, Draco muốn ở lại với anh Will, sau khi được sự đồng ý của mẹ, cậu vội vã đến trường tìm anh, nhưng mấy anh cùng phòng đang dọn dẹp đồ đạc về nghỉ hè, nói với cậu rằng anh không có trong phòng.

Cậu đành đi lang thang trong trường để tìm anh.

Đến một ngã rẽ, cậu thấy anh, cậu định lên tiếng gọi, nhưng thấy anh đang trò chuyện cùng ai đó.

Cậu lặng lẽ đứng từ xa nhìn, cậu nhìn kĩ hơn thì người đó lại là Harry Potter.

Đồng tử cậu chấn động, cậu không ngờ anh cũng nói chuyện với cậu ta, anh, anh còn cười nữa kìa...

Cậu không biết tại sao mình lại khó chịu nữa, trong năm học, cậu còn không thấy họ tiếp xúc hay chào nhau một câu.

Vậy mà, vậy mà nghỉ hè họ lại đứng nói chuyện kìa, họ nói chuyện gì nhỉ, họ định đi chơi cùng nhau sao, còn cậu thì sao.

Cậu buồn rẫu nghĩ ngợi, sau đó bỏ về phòng.

Tối đó, vì nghĩ ngợi quá nhiều, cậu không ngủ được, cậu đành ra ngoài cho thoáng.

Biết vậy cậu không xin mẹ cho cậu ở lại trường nữa, cậu không thèm sợ anh ở một mình buồn mà đến đây nữa.

Cậu bực bội đá vào bức tường, đang xả giận thì một giọng nói quen thuộc vang lên: "Em làm gì vậy?"

Draco sợ hãi quay sang, cậu thở phào vì đó không phải là giáo viên, nhưng sau đó lại sợ hãi vì đó là anh William.

Cậu nở nụ cười gượng gạo, nghe anh hỏi tiếp."

Sao em lại ở đây?

Em không nghỉ hè sao?

Bố em cho phép em ở đây à?"

"Em... em quên đồ, nên quay lại lấy, bị trễ tàu nên em xin mẹ ở lại trường", cậu bực bội trả lời.Tom Riddle có thể cảm nhận được Draco đang tức giận, hắn không biết tại sao, đành hỏi: "Em sao vậy?

Giận vì không được về nhà à?"

"Em không có", cậu phản bác ngay lập tức, rồi hỏi lại, "Anh...anh định đi chơi với ai ạ?"

Tom Riddle không hiểu sao cậu lại hỏi câu hỏi này, nhưng có lẽ anh đoán được rồi.

Cái bóng chiều nay chắc là của Draco, cậu thấy hắn nói chuyện với Harry Potter nên giận dỗi sao?, cậu nghĩ hắn định đi chơi với cậu ta à?.

Hắn cười nhẹ, rồi nói: "Sao vậy?

Em muốn đi cùng à?

Mà sao em biết được?"

Draco nghe thấy câu trả lời thì càng tức hơn, mắt bắt đầu đỏ hoe, cậu quát lên: "Không thèm, em về nhà đi chơi cùng ba mẹ".

Nói xong cậu quay người bỏ đi.Tom Riddle thấy trêu cậu đủ rồi liền đuổi theo kéo cậu lại, nói: "Anh đùa thôi mà.

Chiều nay em đi tìm anh hả.

Anh hỏi Harry chút chuyện nhỏ thôi.

Anh có đi chơi với cậu ta đâu.

Sao em giận thế?"

Draco đỏ bừng mặt, cậu vẫn chối, nhưng Tom Riddle lại tiếp tục trêu chọc cậu: "Em giận vì thấy anh nói chuyện với cậu ta à?

Em nghĩ anh đi chơi với cậu ta hả?

Em đáng yêu vậy".

Vừa nói hắn vừa xoa đầu cậu.Draco tức giận đến mức khóc lên, vừa khóc cậu vừa nói: "Em...rõ ràng, em xin mẹ ở lại trường với anh, nhưng em tưởng anh kết bạn với tên kia rồi, em tưởng anh định đi chơi với cậu ta.

Hai người có thân thiết đâu chứ...".

Cậu nói một tràng dài, nhưng lại khiến hắn rất vui.

Không phải cậu đang ghen sao, hắn thấy lòng mình ấm áp, có lẽ hắn đã tiến đến gần cậu hơn rồi.

Hắn nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng an ủi cậu: "Anh không có, anh không thân với cậu ta.

Mai anh đi chơi cùng em nhé.

Nín đi nào".Draco choàng tay ôm lấy hắn, tiếp tục khóc.

Cậu khóc một lúc, rồi ngại ngùng buông hắn ra: "Em...em xin lỗi"Tom Riddle thấy mặt cậu đỏ bừng, hắn cười càng vui vẻ, hắn nói: "Được rồi, về phòng ngủ đi.

Mai dẫn em đi chơi".Draco thấy rất xấu hổ vì hiểu lầm anh, còn khóc trước mặt anh nữa chứ.

Cậu đồng ý rồi chạy vội về phòng.

Tom Riddle đứng nhìn cậu từ xa, hôm nay hắn rất vui vẻ, hắn còn định bảo cậu về phòng mình, nhưng không muốn làm cậu sợ nên thôi.

Hắn chậm rãi đi về phòng với tâm trạng vui vẻ.
 
Salvation
Chương 7


Chương 7Cả kì hè, Tom Riddle dẫn Draco đi chơi nhiều nơi, dẫn cậu đến những chỗ hắn biết trước kia.

Tuy giờ đây có nhiều thay đổi, nhưng nó vẫn giữ những đặc trưng của quá khứ.

Hắn và cậu thân hơn nhiều rồi, hắn còn có nhiều hành động và lời nói mập mờ hơn, nhưng cậu không phản kháng mà còn thấy xấu hổ.

Có lẽ Draco cũng thích hắn rồi?

Hắn vui mừng nhưng cũng sẽ hấp tấp để phạm sai lầm.Còn Draco cậu cũng cảm thấy vui khi được đi chơi cùng anh Will.

Nhưng cảm xúc của cậu đang dần thay đổi, cậu thấy mình thật kì lạ.

Cậu luôn thấy bối rối, ngại ngùng, tim thì đập nhanh khi ở cạnh anh.

Cậu không biết nó là gì cả.

Có lẽ cậu nên tìm hiểu nó.

Những ngày cuối của kì nghỉ hè, cậu phải về nhà vài ngày với ba mẹ, cậu sợ họ buồn, vì trước đây cậu luôn ở nhà khi được nghỉ.

Về nhà, cậu liền tìm sách để đọc, tìm hiểu về những cảm xúc kia.

Cậu không tìm thấy chúng trong những cuốn sách triết lý, đọc khó hiểu quá, cậu vô tình đọc được một cuốn tiểu thuyết về tình yêu giữa hai người.

Có lẽ cậu hiểu được một chút rồi, cậu thích anh sao?, nhưng trong tiểu thuyết là nam nữ yêu nhau, hai người con trai cũng có thể yêu nhau sao?

Ba mẹ cậu cũng khác giới mà.

Nhưng mà anh William có giống cậu không, anh có thích cậu không.

Cậu suy nghĩ rất nhiều, nhưng vẫn tiếp tục tìm hiểu nó.Draco bước sang năm thứ 3, còn Tom Riddle lên năm 5, Draco 16 tuổi, còn hắn 19 tuổi.

Trong năm học này, hắn được chọn làm huynh trưởng nhà Slytherin vì thành tích xuất sắc của mình.

Nhân cơ hội này, hắn sắp xếp lại phòng ngủ của các học viên trong nhà.

Hắn xếp Draco ở cùng phòng với mình...

Vì là huynh trưởng nên hắn có phòng riêng, hắn suy tính rất nhiều, lấy cớ không đủ phòng để xếp cậu cùng phòng với hắn, và chỉ có hai người..., sẽ thuận tiện hơn.

Khi Draco nhận được thông báo này, cậu vừa vui vừa lo lắng.

Vui vì được ở cùng phòng với người anh thân thiết, lo lắng vì cảm xúc khác lạ cậu dành cho anh.

Nhưng cậu không dám nói với anh xếp cậu vào phòng khác, sợ anh nghĩ rằng cậu không thích ở cùng phòng với anh, cậu đành chậm chạp dọn hành lý rời đến phòng của Tom Riddle.

Khi cậu xách hành lý vào phòng, Tom Riddle đã đợi cậu từ lâu.

Hắn đi về phía cậu, xách hành lý giúp cậu, rồi hai người bắt đầu sắp xếp lại căn phòng.

Căn phòng có hai chiếc giường không quá lớn, nhưng rộng rãi hơn cái trước của cậu, phòng cũng rộng rãi và thoáng mát, có cả vệ sinh riêng, đúng là phòng của huynh trưởng.

Cậu thấy phòng ở này tốt hơn nhiều so với các học viên bình thường, đúng là thiên vị mà.

Cậu sẽ cảm ơn anh William đã xếp cậu vào đây.

Nhưng không vì vậy mà nỗi lo của cậu biến mất, cậu mong sẽ không có gì xảy ra khi sống chung cùng anh William.Khác với cậu, Tom Riddle lại rất mong chờ sống cùng Draco.

Hắn cảm thấy đây như là giấc mộng vậy, hắn được ở cùng phòng với Draco.

Hắn cố kiềm chế bản thân để không có những hành động vượt quá giới hạn, tránh làm cậu sợ.

Nhưng hắn cũng lên kế hoạch để những hành động đó trở nên tự nhiên hơn.

Giờ Draco cũng đã tin tưởng hắn, luôn nghe lời hắn mà không nghi ngờ gì cả.

Hắn nghĩ kế hoạch của mình có thể thành công thôi.Những tuần đầu, không có gì xảy ra đúng như Draco mong muốn.

Hai người cùng đi học, rồi lên thư viện, xong đi ăn cơm, rồi về phòng cùng nhau.

Sinh hoạt cũng không có gì bất tiện.

Draco cảm thấy thoải mái vì điều kiện sinh hoạt tốt như vậy.

Nhưng ý nghĩ đó của cậu sẽ nhanh chóng biến mất vì có sự thay đổi trong quan hệ của hai người.
 
Salvation
Chương 8


Chương 8 Năm học này khá bình yên, chỉ xảy ra rắc rối khi một tù nhân ở tù Azkaban trốn thoát.

Hogwarts chịu sự quấy nhiễu của bọn giám ngục, nhưng chúng chỉ đụng đến Harry Potter.

Tom Riddle biết những việc này, hắn biến mất rồi, nhưng nhiều việc cũng chẳng thay đổi được.

Hắn đoán chắc giờ Harry cũng gặp được chú của cậu ta rồi.

Tom Ridlde không ghét Harry Potter, vì hắn không còn là Chúa tể hắc ám.

Hắn thay đổi như vậy cũng một phần do giấc mơ và do Draco ảnh hưởng.

Năm nay rất lý tưởng để hắn tiếp cận Draco gần hơn, cậu vừa ở chung phòng với hắn, họ cũng vừa trở nên thân thiết hơn trong kì nghỉ hè, năm nay cũng là năm yên bình trước cơn sóng dữ.

Hắn phải tranh thủ để cậu trở thành người của hắn, để cậu trở nên nghe lời hắn.

Draco vẫn còn rối rắm với suy nghĩ của mình.

Nó càng rối hơn khi một đêm, anh Will sang giường của cậu và nhờ cậu giúp....

Tối đó, Tom Riddle bắt đầu kế hoạch dụ dỗ cậu.

Hắn mò sang giường của Draco và gọi cậu dậy: "Dray, Dray ơi, em dậy đi"Draco mơ màng tỉnh giấc, nhìn thấy một bóng người ngồi đối diện mình.

Cậu bàng hoàng khi nhận ra đó là ai, anh William đang ngồi trên giường của cậu.

Cậu lúng túng đáp: "Sao...sao vậy ạ?"

Cậu thấy anh trả lời cậu với hơi thở nặng nề: "Em giúp anh nhé, Dray ơi?"

Cậu thấy anh cầm lấy tay cậu, đặt vào nơi nào đó nóng ấm.

Cậu đỏ bừng mặt khi biết đó là nơi nào, cậu vội vàng rút tay lại, vừa kinh hoàng nhìn anh vừa ngại ngùng vì anh gọi cậu là Dray, cậu lắp bắp: "Không...không được đâu".

Cậu đã lớn rồi, đối với chuyện này cũng biết chút ít, cậu đọc được chúng trong mấy cuốn tiểu thuyết.

Nhưng mà, nhưng mà sao có thể như này?.

Cậu từ chối mấy lần, rồi lại hoảng sợ vì anh William rơi nước mắt.

Anh vừa rơi nước mắt vừa nói với cậu: "Giúp anh đi mà, Dray ơi.

Anh đau lắm".

Giọng anh trầm thấp ghé sát vào tai cậu mà nói.

Cậu vô thức rụt cổ lại, vì hơi thở ẩm ướt của anh.

Cậu bối rối vì thấy anh khóc, cậu nghĩ hắn đau thật nên cậu nhắm mắt lại rồi vươn tay ra cầm vào nơi đó của anh.

Cậu gào thét lên trong lòng, trời ơi, bọn họ đang làm gì vậy, chỗ đó của anh sao, sao mà to vậy.

Cậu định rút tay lại, nhưng bị anh nắm chật lấy, rồi bắt đầu cử động.

Tay cậu được anh nắm lấy và trượt theo cái đó của anh, mặt cậu nóng bừng, cậu không dám mở mắt để nhìn.

Tom Riddle thì dựa cả người vào cậu cảm nhận khoái cảm mà cậu mang đến cho hắn.

Giờ hắn có thể chắc chắn cậu sẽ không từ chối mọi yêu cầu từ hắn, kể cả yêu cầu quá đáng như vậy.

Có lẽ hắn sẽ sớm nói chuyện rõ ràng với cậu.

Sau một lúc lâu, tay Draco đã mỏi nhừ, thì anh mới chịu bắn ra.

Cậu ngượng ngùng ngẩng lên nhìn anh.

Cậu đối diện với ánh mắt đen kịt như muốn ăn thịt cậu vậy.

Cậu sợ hãi rồi lại cụp mắt xuống, cậu thấy chỗ đó của mình cũng đã phồng lên.

Cậu gấp gáp đẩy anh ra, bảo anh về giường.

Nhưng Tom Riddle đã phát hiện ra, cậu cũng có phản ứng với hắn.

Hắn liền đè cậu ra, rồi nói với cậu: "Để anh giúp em nhé.

Coi như lời cảm ơn"Cậu sợ hãi đáp lại: "Không, em không cần đâu".Mặc kệ cậu từ chối, hắn cởi quần cậu ra rồi giúp cậu.

Draco rất xấu hổ, lần này cậu cứ nhìn chằm chằm vào chỗ đó.

Nó được bàn tay ấm áp của anh bao bọc, nhưng cậu lại nghĩ cái đó của cậu không to bằng anh.

Cậu nghĩ cái của anh thật kinh khủng.

Vừa cảm nhận khoái cảm cậu vừa nghe anh nói: "Chuyện này là bình thường thôi.

Em không cần phải ngại đâu.

Lúc nào cần giúp thì bảo anh.

Không được làm hay nhờ người khác đâu.

Chỉ nhờ anh thôi, hiểu không?"

Cậu mù mờ gật đầu đồng ý.

Cậu bắn ra một lần rồi ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, cậu thức dậy, thấy mình đang nằm trong vòng tay anh, cậu còn ôm lấy anh nữa.

Cậu xấu hổ ngồi bật dậy, cũng làm Tom thức giấc.

Cậu vội vã xin lỗi rồi phát hiện, mình đã mặc cái quần khác, chỗ đó cũng rất sạch sẽ.

Cậu ngượng ngùng chạy vào phòng vệ sinh, cậu tin anh ấy bảo chuyện này là bình thường mà, cậu không cần xấu hổ như vậy.

Chuyện xấu hổ này cứ tiếp diễn mãi vào những đêm sau đó...
 
Salvation
Chương 9


Chương 9 Draco xấu hổ sắp chết rồi, nhưng cậu thấy anh có vẻ không có gì xấu hổ cả.

Chuyện này đối với anh là bình thường.

Mặc dù anh nói với cậu nó không quan trọng, nhưng cậu vẫn rất để tâm.

Tối nào, họ cũng giúp nhau làm việc này cả.

Mối quan hệ càng ngày càng trở nên mờ ám.

Đến một tối nọ, Tom Riddle quyết định nói rõ mọi chuyện với Draco.

Lúc đang giúp cậu hắn hỏi: "Em thích anh, phải không?"

Draco bàng hoàng, tỉnh cả người, đáp: "Không...", cậu biết cậu thích anh, nhưng tình cảm này quá rối rắm.

Draco nghĩ hắn chỉ xem cậu là bạn, nếu nói ra, có khi cậu không được làm bạn với anh nữa.Tom Riddle cười nhẹ rồi nói: "Vậy sao?

Nhưng anh rất thích em đó.

Anh yêu em, Dray à"Draco hoảng hốt trước cậu trả lời của anh, cậu không nói được gì, trong lòng nhiều suy nghĩ: Anh, anh cũng thích cậu sao?

Anh nói yêu cậu kìa?

Nãy cậu nói sai rồi, cậu có được sửa không?

Trong lúc cậu đang suy nghĩ, cậu nghe anh hỏi bằng giọng vừa buồn bã vừa bực bội: "Em thích Harry Potter sao?

Em đã làm chuyện này với anh rồi, em không có cơ hội với cậu ta nữa đâu.

Chuyện này không phải chuyện bình thường đâu.

Nó chỉ được làm với người mình yêu thôi".Cậu kinh ngạc trước lời nói của anh trước đó, thì ra chuyện này chỉ làm với người yêu thôi... nhưng giờ nó không quan trọng nữa, cậu vội vã đáp: "Em không có thích Harry Potter.

Em...em thích anh mà...

Rất thích""Em thích anh thật sao?

Sao em còn đi trêu ghẹo cậu ta?"

"Tại, tại em ghen tị với cậu ta thôi mà", Draco vội vàng đáp, "Cậu ta rất nổi bật, cậu ta không muốn làm bạn với em.

Cậu ta được sinh ra trong ánh sáng, cậu ta là người được chọn.

Cậu ta còn có nhiều người yêu quý, tính cách cũng rất tốt".

Giọng cậu nhỏ dần, "Còn em thì..."

Tom Riddle cũng khá ngạc nhiên trước câu trả lời này, hắn cắt ngang lời nói của cậu, vui vẻ ôm cậu vào lòng, rồi nói: "Làm người yêu anh nhé.

Anh sẽ đối tốt với em.

Anh biết em rất tốt, Dray à, em rất tốt"Draco nghe vậy thì nghẹn ngào trả lời: "Vâng, nhưng em..."

Cậu nghe anh nói tiếp: "Em phải nghe lời anh, em phải nghe anh dù cho chuyện gì xảy ra, được không?"

"Được ạ", Draco đồng ý.

Họ đã trở thành người yêu, Tom Riddle đã có được cậu, có lẽ kế hoạch của hắn đã thành công rồi.

Giờ hắn chỉ cần ngăn cản cậu trở thành một tử thần thực tử, hắn sẽ bảo vệ cậu.

Lần này, Tom Riddle lựa chọn nói chuyện thẳng thắn cùng Draco.

Hai người đã trở thành người yêu, hắn không mắc sai lầm như trong giấc mơ kia nữa.

Hắn đã nắm lấy được ánh sáng của mình, hắn được người đó yêu thương rồi.

Năm thứ 3, lặng lẽ trôi qua trong sự yên bình.

Năm nay, Tom Riddle biết đây sẽ là năm bắt đầu chuỗi ngày đen tối nhất của giới phù thủy.

Hắn sẽ bảo vệ Draco thật tốt, không để cậu gặp bất cứ nguy hiểm nào.

Hắn cũng nhớ ra cái tên đó, hắn là một người trong nhóm bạn của hắn ở quá khứ - những người hắn định lợi dụng để đạt được mục đích của mình.

Hắn không ngờ cậu ta cũng có tham vọng giống hắn, cũng có những năng lực giống hắn.

Nhưng truyện đó không còn quan trọng nữa.

Hắn cần tập trung để bảo vệ Draco an toàn.

Năm thứ 4, mối quan hệ của Tom Riddle và Draco càng thân mật.

Draco sắp đến tuổi trưởng thành rồi, Tom Riddle chỉ còn 2 năm học nữa ở Hogwarts, hắn đã có dự định cho sau này rồi.

Năm này, Cuộc thi Tam pháp thuật được tổ chức ở Hogwarts, với sự tham gia của 3 trường lớn, trong đó có Hogwarts.

Năm nay có quy định khác so với mọi năm, các học sinh đủ 18 tuổi mới được bỏ mảnh giấy ghi tên mình vào Chiếc cốc lửa.

Sở dĩ có quy định như vậy vì tình hình giờ đang rất phức tạp, vì sự xuất hiện của Chúa tể hắc ám.

Chiếc cốc lửa sẽ chọn ra 3 quán quân tiếp tục cuộc thi và sẽ chỉ có 1 nhà vô địch.
 
Back
Top Bottom