Căn phòng này thực chất là cái gì vậy!!
Lúc này không phải lúc để hoảng sợ thôi để mình mở máy tính gọi cho Jenny để trò chuyện cho qua chuyện này!
Lúc Jenny bắt máy
-Jenny:sao rồi Tom anh thấy vui chứ?
Tom:à vui nhưng hơi run
Jenny:vậy anh ăn gì chưa?
Tom:à anh chưa,để anh gọi đồ ăn
Jenny:vậy anh ăn đi rồi gọi lại cho em nha anh!
Tom:ừ vậy bye em!
''Tắc máy"
-Lấy điện thoại bàn gọi cho lễ tân
Tom:alo bên lễ tân à
Nhân viên lễ tân: vâng tôi có thể giúp được gì cho ngài
Tom:vâng,tôi B
Nhân viên lễ tân: vâng thưa ngài chung tôi sẽ đem lên ngay!
"Vài phút sau"
*tiếng chuông cửa
Mở cửa
Tom:ồ đồ ăn đến rồi à cậu có thể đem vào phòng hộ tôi được không?
Phục vụ: xin lỗi ngài,quản lí của chúng tôi đã ra quy định là không đc vào căn phòng này nếu không có sự giảm sát của ngài ấy
Tom:vậy cậu để tôi tự đem vào được rồi.
Phục vụ:vâng thưa ngài,tôi đi đây.
*sau khi ăn xong
Tom:thôi đi tắm cái đã
*lúc đang ngâm mình
Tom:mình nhớ là mình đã tinh chỉnh nhiệt độ nước cho ấm rồi mà,tại sao bỗng nhiên nhiệt độ nước tăng cao hay sao mà nóng quá vậy nè!?
Tom:thôi ra lau chùi đầu và thân sạch sẽ,rồi thay đồ gọi cho Jenny cái đã
*Lúc bật máy lên
Tom:tin nhắn của ai đây??
Nội dung tin nhắn:
Xin chào Tom!!.Nãy tắm nước nóng vui chứ ngươi cũng nên biết rằng căn phòng này chưa bao giờ là có cảm giác an toàn cả,chắc hẳn ngươi cũng đã xem những nạn nhân mà tivi đã cho ngươi xem.Cho nên cẩn thận chính là cơ hội cuối cùng của ngươi!!
Ký tên
1454
Tom:Thật ra chuyện này là thế nào???
Tom:cơ hội duy nhất của mình là cẩn thận ư!
Tom:bây giờ thì gọi cho Jenny để trò chuyện và chúc cô ấy đi ngủ cái
*Lúc Jenny bắt máy
Jenny:cuối cùng anh cũng đã gọi lại cho em rồi!
Tom:em đang làm gì đấy
Jenny:à em đang chờ anh chúc em đi ngủ đây này.
Tom:vậy thì_____
Tom:lát nữa anh sẽ đi ngủ rồi nên muốn nói là ngày mai em có thể đến khách sạn Golden Monkey được chứ
Jenny:tất nhiên là được rồi,vậy hết chuyện rồi đúng không!
Jenny:vậy chúc anh ngủ ngon nhé!
Tom:cái máy tính chết tiệt này,Jenny khoan đã đó kh___
*Cúp máy
Tom:thôi đi ngủ cho qua đêm nay cái đã
*vài phúc sau
Tom:sao tự nhiên phòng lại nóng đến vậy?
Tom:để giảm nhiệt độ lại đã
100°===>-10°C
Tom:sao lạnh thế này.Rốt cuộc là căn phòng này là cái giống gì vậy!
Tom: mình nhất định phải trốn khỏi đây.
Để xem nào,đúng rồi cái ống thông gió!
Tháo ốc vít
Trèo lên
Tom;mình phải cố mò qua phòng kế bên.
Nửa tiếng sau
Tom:sao lại lâu đến thế nào,đàng kia có ánh sáng!
Khi tới nơi cơ anh sáng
Tom:này có ai ở dưới đó ko.Này có ai ở\
Tom:có người rồi nhưng sau cảnh này lại quen thuộc thế này?
"Jenny sao cô lai không chuẩn bị cơm hả!!
Anh lại say nữa rồi hả Tom!
Tôi nói cho cô biết là tôi chưa bao giờ say và giờ cô có chịu dọn cơm lên không thì bảo.Sao anh có thể vô lí đến vậy Tom,vừa vế trễ mà còn say mèm ra thế kia.
Cô im đi..."
Tom: mình nhớ ra rồi hôm đó mình đã nhậu với tụi bạn vã mình đã uống quá chén nên đã về nhà chửi bới đập phá đồ đạc và làm cho cô ấy khóc.
Tom: mình không phải đã làm cho cô ấy khóc mỗi hôm ấy mà rất nhiều lần mình vô tâm bỏ rời cô ấy mình thật có lỗi.
Nhưng giờ thì đã quá trễ rồi ống thông gió ngày càng lạnh đi và mất oxy dần vậy nên mình chỉ mong kiếp sau có thể bù đắp cho cô ấy!
Thiếp đi__ __
Tỉnh dậy đi Tom
Tom: Ai vậy,tôi chết thật rồi sao?
-không ngươi chưa chết,ngươi vẫn sống.
Ta thấy được sự hối lỗi của ngươi.
Cho nên ta sẽ cho ngươi một cơ hôi để sửa chữa những sai lầm của ngươi đối với vợ của mình.
Tom: Nhưng ông là ai?
-cứ gọi ta là"Thực Thể".
Nhưng giờ thì hãy đi về nhà và bắt đầu một cuộc sống mới đi___/
Nhiều năm sau
Tom:và đó là ý tưởng để tôi sáng tác ra quyển sách này.Và tôi khuyên các bạn hay luôn quý trọng gia đình của các bạn kho còn có thể...:
{[END]}