Tâm Linh Quỷ Cốc

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
396147812-256-k976979.jpg

Quỷ Cốc
Tác giả: VTuanAnhh
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Truyện kể về 1 người hành nghề đạo pháp đang cùng với người đệ tử của mình đi khắp nơi để trừ yêu diệt ma.​
 
Quỷ Cốc
Tập 1 : Oán Niệm


Xin chào độc giả, vì đây là tác phẩm đầu tay của mình nên nếu có lủng củng, không vừa ý của các bạn thì các bạn hãy góp ý cho mình ạ.

Và mình hứa hẹn sẽ tiếp nhận góp ý của các bạn và cải thiện để có thể viết tiếp và hoàn tất bộ truyện của mình.

Cảm ơn các độc giả trong ❤️❤️❤️

_________________________________Gió thổi vi vu, những tiếng ếch nhãi đang kêu trong đêm mang lại những không khí lạnh lẽo và u ám, tại 1 ngôi làng có tên thôn Tam Thanh có 1 ngôi nhà, bên trong nhà có 1 người đàn ông cỡ 30 tuổi đang nằm ngủ thì bỗng nhiên ở phía bên cửa lớn gió thổi vào làm cánh của bung ra và đập vào tường 1 tiếng rất lớn....

Sau đó người đàn ông giật mình tỉnh dậy, giọng nói như hoảng sợ nhìn ra phía cửa mà nói :

- có..có chuyện gì vậy?

Người đàn ông đứng dậy đi ra rồi nheo mắt nhìn ra cửa...

- là gió sao? không phải gió bên ngoài đâu mạnh đến mức làm bung cửa của mình chứ...

Sau khi tự hỏi bản thân thì phía bên ngoài bỗng từ đâu hiện diện ra 1 thân hình kì dị...người đàn ông nheo mắt tiến thêm 2 bước nữa để nhìn cho rõ

- Ai ngoài đó vậy?

Nửa đêm còn tới nhà tôi làm gì?

Không thấy người kia đáp lại , tiến lại gần hơn thì nhận ra thân hình đó không giống người bình thường, tay chân thì ở phía trước còn mặt mũi thì xoay ra đằng sau thì thất kinh la lên, toàn thân ngã bệt xuống đất lùi lại

- Ma...ma, ai...ai đó...cứu tôi ...

Nhưng kì lạ thay trong đêm tối mọi âm thanh cũng có thể đánh động dân làng huống chi người đàn ông lại la lên rất to nhưng vẫn không thấy gì cả.

Thân ảnh kia sau khi đứng đó 1 hồi thì liền giơ 2 tay lên trời rồi sau đó bẻ ngược khỉu tay lại rồi uốn cong cơ thể và từ từ hạ xuống đất, tiếng kêu răng rắc từ xương vang lên tạo nên 1 thứ âm thanh ghê rợn, sau đó nó từ từ tiến lại mặc cho người đàn ông đó chỉ biết trợn mắt lên nhìn, con quỷ đó từ từ tiến gần lại dần dần chạm vào mặt người đàn ông bằng khuôn mặt ghê tởm của mình rồi cười lên bằng nụ cười âm lãnh chết chóc....

- Mày, sẽ là kẻ đầu tiên làm thức ăn cho tao...hahahaha.

Tiếng người đàn ông vang lên thê thảm trong màn đêm tĩnh mịch rồi sau đó im bặtSáng hôm sauTiếng chim chóc cùng tiếng gà gáy cất lên những tiếng ấy đánh thức những dân làng đang trong giấc ngủ, ở tại nhà trưởng thôn của thôn Tam Thanh có giọng nói cất lên

- Ông Trọng à dậy đi, tôi đã làm xong đồ ăn rồi đây

Trong phòng ngủ của ông Trọng vọng ra

- Ừ được rồi...

Ông Trọng từ từ bước ra

- Trời tháng 6 gì mà lạnh thế này chứ

Bà Kỉnh nghe vậy thở dài rồi nói : Có lẽ là do gió mùa đông bắc thôi ông ạ.

Nghe vậy ông Trọng cũng chỉ biết gật đầu rồi, ngồi xuống bàn ăn.

Khoảng ít lúc sau thì bên ngoài cổng vang lên 1 tiếng gấp gáp

- Bác Trọng, bác Trọng ơi

Ở trong nhà, ông Trọng buông đũa đứng dậy rồi tiến ra ngoài : - Ai sáng sớm đã gọi tôi thế.

Là cháu, cháu Hoan đây bác, làng chúng ta có người chết rồi bác - Hoan, người cùng thôn ở bên ngoài trả lời.

Nghe tin dữ của cậu Hoan, ông Trọng như chết lặng

- Ai, là ai chết

Hoan trả lời : - Là thằng Bắc đó bác

Ông Trọng đáp lại :

- Thằng...thằng Bắc sao, thôi được rồi, mày đợi bác

Nói rồi ông Trọng liền quay lại bảo bà Kỉnh ở nhà, rồi ông Trọng liền ra mở cửa chạy cùng Hoan tới nhà Bắc luôn.

Sau khi đến nhà Bắc, từ ngoài cổng đã có rất nhiều người vây quanh, ông Trọng kêu mọi người trật tự rồi cùng Hoan đi vào nhà, sau khi vào bên trong thì ông Trọng như chết lặng khi nhìn thấy Bắc chết trong tư thế kinh dị, đầu bị bẻ ra đằng sau, tứ chi thì bị bẻ làm mấy khúc, hơn thế trên cổ còn hiện lên 3 vết máu đã khô lại...

- Chuyện..chuyện gì thế này, là ai đã hại nó ra nông nỗi này chứ hả - Ông trọng bủn rủn, giọng như lạc đi nói

Rồi ông hỏi Trọng thì Hoan nói rằng sáng nay qua nhà Bắc để ra đồng để xem rọ lươn hôm qua bỏ đó có con lươn nào không, nhưng khi ở ngoài cổng gọi mấy hồi thì không Bắc đáp, nghĩ rằng bạn chưa dậy thì Hoan tự mở cổng đi vào và khi mở cửa chính thì đã thấy Bắc thành ra như vậy.

Nghe xong ông Trọng chết lặng thở dài rồi nói với thôn dân

- Mọi người giúp tôi mở tang sự cho thằng Bắc đi.

.

.

.

Cách thôn Tam Thanh khoảng gần 2 dặm đường, có 2 người đang rảo bước trong 1 khu rừng, đó chính là Thầy Lãm, 1 thầy pháp đang ngao du để trừ hoạ cho ai cần và người đệ tử tên là Lãnh, 2 người đã đi vào khu rừng này được 1 đêm kể từ khi trừ hoạ ở thôn làng vừa rồi.

- Thầy Lãm, chúng ta đã đi được lâu rồi mình nghỉ chân 1 lúc được không ạ - Lãnh thở dốc nói.

Thầy Lãm quay mặt khẽ gật đầu rồi dừng lại rồi mỉm cười nói :

- Thanh niên sức dài vai rộng mà có vẻ yếu hơn ta nhỉ, thôi được rồi...ở phía kia ta thấy có 1 cây lớn, ta vào đó nghỉ thôi.

Rồi 2 thầy trò bước đến, Lãnh ngồi xuống tay kéo túi nải được quấn sau lưng lấy ra 1 bình nước đưa cho thầy Lãm

- Thầy uống chút nước ạ...

Thầy Lãm gật đầu cầm lấy bình nước, uống xong rồi đưa cho Lãnh, mặt ngẩng lên nhìn trời vẻ mặt trầm ngâm suy nghĩ gì đó.

Lãnh từ nãy giờ ngó nghiêng xung quanh rồi nhìn thầy Lãm.

- Sư phụ, có chuyện gì mà con thấy thầy đăm chiêu vậy ạ ?

Thầy Lãm bừng tỉnh quay mặt về phía Lãnh rồi lắc đầu

- À không có gì, chúng ta đã nghỉ ngơi lâu rồi, ta nên đi tiếp thôi ...

Lãnh chỉ gật đầu rồi gói hành trang lại, và cả 2 người cũng lại tiếp tục đi.

Ở phía thôn Tam Thanh, tại nhà của Bắc ( chàng thanh niên xấu số ) thôn dân đang tất bật lo tang sự.

Rồi bỗng có 1 giọng nói của người đàn ông nói lên đó là ông Trọng

- Áo quan đã có chưa hả ông Bảy ( ông Bảy là người trong thôn, chuyên lo làm tang sự trong thôn và các thôn lân cận)

- À sắp có rồi đây ông trưởng thôn, đợi 1 chút nữa thôi...

Ông Trọng gật đầu : - Việc này chúng ta cần phải khẩn trương lên đó, tôi lo lắm.

Nói rồi ông trọng đi vào, nhìn vào chiếc giường lạnh lẽo mà Bắc đang nằm mà ông thấy rằng chuyện này không hề đơn giản.

Đi ra ngoài sân, ông kêu toàn bộ thanh niên trong làng lại rồi nói

- Mấy đứa ở đây cũng đã biết về hoàn cảnh của thằng Bắc rồi, nhà chỉ mình nó không có ai cả nên là bác sẽ sắp xếp người ở lại để trông chừng trong đêm nay nhé...

Đám thanh niên trong thôn nghe vậy liền có chút sợ hãi nhưng vì trong thôn coi trọng tình làng nên cũng đứng lên nhận lời.

Một người trong đó đi lên và nói

- Thưa bác Trọng, vì bọn cháu cũng chơi thân và lớn lên cùng Bắc từ nhỏ nên bọn cháu muốn ở lại hết ạ...

Nghe vậy ông Trọng cũng ngạc nhiên rồi mừng thầm nói

- Các cháu làm vậy là tốt lắm, vậy được rồi, tang sự này cũng chỉ hết đêm nay thôi, các cháu cố gắng vậy.

Sau đó mọi người liền tản ra ai làm việc nấy, ông Trọng đang bước lên nhà thì bỗng nhiên có 1 đàn quạ chừng 20 con không biết từ đâu bay tới, chúng kêu những tiếng rợn người, những người có mặt ở đó trông thấy mật tái mét đi, có những tiếng bàn tán sợ hãi

- Đàn quạ này ở đâu ra mà nhiều thế này, không biết có chuyện gì nữa đây.

Ông Trọng cũng sợ không kém nhưng do là trưởng làng nên ông trấn an thôn dân

- Mọi người bình tĩnh nào, kệ chúng nó đừng làm gì chúng đấy.

Nghe rồi mọi người cũng bớt sợ phần nào rồi cũng không quan tâm nữa.

Hiện tại đã là chiều tối, mặt trời đang lặn dần để nhường chỗ cho màn đêm.

Bên cạnh ấy có những đám mây đen kèm theo những cơn giống rồi từng hạt mưa đang rơi những hạt nặng chĩu xuống mặt đất thì tại tang sự của Bắc

- Trưởng thôn, áo quan tới rồi đây....

Từ bên trọng ông Trọng chạy ra, rồi trả lời

- Đến rồi đó hả, nhanh mang vào đây nào.

Ông Bảy cùng khoảng 6 người đang khiêng áo quan đi vào gian chính, ông Bảy từ từ hướng dẫn đặt áo quan, sau khi xong việc liền nói

- Xong rồi đó bác trưởng thôn, giờ chỉ còn việc nhập quan nữa thôi.

Ông Trọng gật đầu rồi trả lời :

- Ông xem giúp tôi mấy giờ là nhập quan thế

- Tôi đã xem hiện tại đang là cuối giờ Thân và khi vào giờ Tuất là nhập quan được rồi.

- Ông Bẩy đáp lại

Nói rồi ông Bẩy đưa cho ông Trọng 1 cây nhang dài dặn là thắp ở ngoài sân và từ bây giờ cho đến khi nhang tắt là nhập quan.

Ông trọng gật gù rồi mời ông và mọi người ở lại dùng cơm nhưng ông Tuất đã từ chối và ra về.

Khi ông Tuấn đi được 1 lúc thì đột nhiên bên trong gian bếp vang lên 1 tiếng la lớn của 1 giọng người phụ nữa rồi im bặt.

Ông Trọng ở ngoài sân cùng mọi người chạy vào thì thấy người phụ nữ ấy đã nằm ngất ra đất rồi.

- Mọi người, mau giúp tôi đưa con nhỏ lên nhà - Ông Trọng hoảng hốt nói

Sau khi đưa người đó vào, 1 lúc sau người phụ nữ tỉnh lại rồi la lên

- Cứu tôi...cứu tôi với có ma...

Ông Trọng thấy thế liền trấn an

- Cô Là bình tĩnh nào, cô đang ở trong nhà rồi có chuyện gì vậy.

Sau khi được ông Trọng cùng mọi người trấn an thì người phụ nữ tên Là đó cũng đã bình tĩnh lại quay qua nói, giọng có chút hoảng sợ

- Bác Trọng ơi bác Trọng...cháu..cháu thấy thằng Bắc đó bác

Ông Trọng như sững sờ

- Cô nói thằng Bắc sao?

Không thể có chuyện như thế được?

Cô Là lắc đầu khẳng định với lời nói của mình, còn ông Trọng quay qua nói với mọi người ra ngoài.

Xong rồi ông Trọng quay lại hỏi tiếp....

.

.

.

Ở bên ngoài, mọi người đang bàn tán về chuyện của cô Là thì 1 lúc sau ông Trọng đi ra vẻ mặt có chút lo lắng nói

- Mọi người, chuyện này chúng ta không cần phải bàn luận.

Bây giờ cũng đã muộn rồi chúng ta ai về nhà nấy và nhờ mọi người giúp tôi đưa cô Là về nhà.

Nghe rồi thôn dân cũng ra về.

Còn lại đám thanh niên ở lại giúp ông Trọng đưa xác của Bắc vào áo quan.

Sau khi xong xuôi ông Trọng nói với đám thanh niên rằng nếu có chuyện gì phải chạy đến nhà ông.

.

.

.

Đêm hôm đó tại nhà của Bắc, cảnh vật trở nên im lặng chỉ có ánh đèn dầu mập mờ, đám thanh niên đang ngủ thì 1 người trong số đó nghe thấy tiếng lạ liền tỉnh dậy

- Cái tiếng gì mà khó chịu vậy chứ...

Quan sát 1 hồi không thấy gì thì chẹp miệng rồi ngủ tiếp, nhưng rồi thứ âm thanh đó lại vang lên, lần này nghe rất rõ y như tiếng răng rắc của xương tạo nên cùng tiếng nhầy nhụa của thịt rất rợn người.

Tên thanh niên đó bật dậy nhìn quan sát thì gọi người nằm bên

- Này...Thằng Ri, dậy dậy.

Người tên Ri đó đang ngủ ngon có người gọi dậy liền mở mắt hỏi..

- Có chuyện gì vậy?

Tao đang ngủ mà.

Tao nghe có thứ gì đó ở bên quan tài của thằng Bắc, nghe sợ lắm - Người kia trả lời

- Tiếng gì chứ... nửa đêm còn....còn

Vừa nói chưa hết câu thì âm thanh đó lại vang lên

Lập tức 4 mắt nhìn nhau, nuốt nước bọn thì Ri ngồi bật dậy nhìn về phía quan tài của Bắc rồi nhìn lại người kia

- Cái...cái gì vậy

- Tao không biết...mày...mày đến xem đi

- Mày điên à...mày gọi tao dậy thì mày phải đến kiểm tra chứ

Không chờ 2 thằng bình tĩnh thì ở trong chiếc quan tài, các xác của thằng Bắc ngồi bật dậy đầu quay về hướng 2 thằng, miệng thì nở 1 nụ cười rộng đến mang tai.

2 thằng quay qua chông thấy 1 màn kinh dị như vậy liền la lớn ...

- Ma...ma có ma

Trong gian phòng, cả đám thanh niên giật mình vì tiếng hét liền ngồi dậy, nhìn 2 thằng đang dõi ánh mắt nhìn về 1 hướng cùng khuôn mặt tái nhợt, cả bọn nhìn theo thì cũng run rẩy khi chông thấy thằng Bắc đang ngồi trong chiếc quan tài nhìn bọn chúng mà cười.

1 đứa trong số chúng có vẻ cứng rắn hơn liền quay qua cả đám hét lớn

- Chúng mày chạy, chạy nhanh ra khỏi đây.

Cả bọn nhìn nhau không nói lời nào vội 3 chân 4 cẳng chạy ra khỏi nhà để lại thằng Bắc ngồi trong quan tài.

Sau khi chạy ra khỏi nhà thì cả bọn cùng chạy về hướng nhà ông Trọng, chúng vừa ở ngoài vừa nói lớn vào trong

- Bác Trọng, bác trọng ơi...

Cứu cứu bọn cháu.

Bên trong nhà Ông Trọng cùng bà Kỉnh nghe tiếng liền chạy ra ngoài, mang theo cây đèn dầu vừa ra vừa hỏi

- Có chuyện gì mà mấy đứa hoảng hốt thế?

- Thằng Bắc...thằng Bắc...nó nó - Cả đám nói

Không cần nghe hết câu ông Trọng cũng hiểu ra, vội dặn bà Kỉnh ở nhà rồi cùng đám thanh niên đi đến nhà thằng Bắc.

Khi vào đến nhà thằng Bắc thì mọi thứ dường như đều im lìm, đến áo quan thì đã không thấy xác thằng Bắc đâu, ông Trọng liền sững sờ quay lại hỏi :

- Chuyện gì thế này?

Xác...cái xác thằng Bắc đâu?

...............

Hết tập 1

...............
 
Quỷ Cốc
Tập 2 : Thăm dò


Ông Trọng hoảng hốt quay lại hỏi :

- Xác...cái xác của thằng Bắc đâuTất cả đám thanh niên tiến lại cũng bàng hoàng nhìn nhau rồi nhìn ông Trọng mà trả lời :

- Cái..cái xác, thưa bác rõ ràng lúc bọn cháu tỉnh dậy và thấy thằng Bắc nhìn về phía bọn cháu rồi khi bọn cháu chạy khỏi thì nó không hề di chuyển mà chỉ ngồi trong quan tài nhoẻn miệng cười mà thôi, thực sự bọn cháu không biết gì hết.Ông trọng nghe mà sững sờ hỏi lại nhưng vẫn chỉ là câu trả lời ấy.

- Được rồi, mấy đứa gọi tất cả mọi người dậy đi tìm xác thằng Bắc đi.Cả bọn gật đầu rồi liền tức tốc chạy đi, cả đêm đó thôn dân trong làng đều được 1 phen nháo nhào.

Tất cả mọi người đều cầm đuốc lùng sục toàn bộ từ trong và ngoài ngôi làng, nhưng rồi cả đêm không thấy tung tích của cái xác đâu mãi đến tờ mờ sáng hôm sau tại đình làngGiọng nói ông Trọng vang lên :

- Chuyện gì xảy ra với cái xác vậy không biết?

Chúng ta đã tìm mọi chỗ vậy mà không thấy xác thằng Bắc đâu là thế nào.

1 người trong số đó trả lời

- Thưa bác Trọng, hay là có kẻ nào đã mang cái xác đi dấu ?Ông trọng nghe vậy liền lắc đầu : - Không phải... cái xác như thế thì không ai dám làm chuyện ấy đâu

Rồi có 1 cụ già từ bên ngoài đi vào nói 1 câu khiến ai nghe cũng sợ hãi

- Có khi nó đã biến thành quỷ rồi.Ông Trọng quay qua trả lời :

- Thưa cụ, cụ nói gì thế ạ ?

Làm sao có cái chuyện ấy được chứCụ già ấy giọng nghiêm nghị nói

- Các anh các chị hãy thử suy ngẫm mọi chuyện từ đầu cho tới cuối là hiểu .Vẻ mặt mọi người cùng ông Trọng đều lắng xuống, đúng vậy cái xác của thằng Bắc nhìn rất thê thảm, không lí nào con người có thể làm ra

- Thưa cụ ... vậy...vậy chuyện này phải giải quyết thế nào đây cụCụ già liền trầm ngâm rồi ngồi xuống 1 cái ghế trả lời :

- Các người có nhớ con đường đi vào rừng Kình Dương đã bị chặn lối vào rồi không.Ngoại trừ đám thanh niên ra thì tất cả những người tuổi trên 50 bao gồm cả ông Trọng đều nhìn nhau rồi khuôn mặt trở nên tái nhợt- Không lẽ nào.Cụ già đó liền gật đầu

- Các anh nên vào đó kiểm tra, nếu như...

- Nếu như...? nếu như sao thưa cụ ?

- Mọi người đáp- Nếu như các người thấy tấm bia có khắc những dòng chữ khó hiểu đó mà bị nữt vỡ hay như thế nào thì hãy quay về chuẩn bị tinh thần nhận lấy tai hoạ - Cụ già buồn rầu trả lờiTất cả mọi người đều lo sợ, vì những người lớn tuổi ở đây đều hiểu được sự việc, đều hiểu được cái bia đá đó xuất hiện từ khi nào ai cũng lo sợ nhưng không thể làm gì được vì nó đã gắn liền với thôn dân ở ngôi làng này từ xa xưa rồi .

Sau đó tất cả đàn ông cùng đứng dậy và đi về phía khu rừng

.

.

.Sư phụ, thầy có cảm nhận được gì không ạ - Lãnh hỏi

Thầy Lãm nhìn xung quanh gật đầu rồi trả lời - Đúng như ta nghĩ...kể từ khi vào giữa khu rừng này là ta đã cảm nhận được rồi.- Vậy chúng ta phải làm gì bây giờ ạ ?- Lúc ở thôn Trấn Yên thì dân làng ở đó nói rằng qua khu rừng này là tới thôn Tam Thanh, nhưng đã từ lâu dân làng ở đó không mấy khi qua thôn Tam Thanh vì đường xa.

Theo như bản đồ thì còn khoảng gần 100m nữa là ta tới thôn ấy rồi, ta cứ tới đó nghỉ ngơi xem xét tình hình thế nào - Thầy Lãm đáp- Vậy là chúng ta sẽ đến làng ấy để nghỉ ngơi hả thầy, tuyệt quá - Giọng Lãnh trở nên vui vẻThầy Lãm thấy thế mỉm cười lắc đầu

- Cái tên này... nhìn con kìa, có vậy cũng vui như đi hội vậy hả?Lãnh cười rồi cùng thầy Lãm tiến về phía trước, 2 người đi được khoảng 50m thì thấy ở phía trước có tầm khoảng 20 người đàn ông đang tiến lại, thầy Lãm và Lãnh dừng lại hỏi

- À...xin lỗi mọi người cho tôi hỏi chút chuyện được không ?Những người đó dừng lại trả lời, giọng khẩn trương :

- Bác hỏi gì thế, chúng tôi đang bận lắm- Tôi muốn hỏi đường này có phải dẫn đến ngôi làng tên Tam Thanh phải không - Thầy Lãm đápĐúng rồi thưa bác, đó là thôn của chúng tôi, bác làm gì mà đi tới thôn vậy- À ... tôi chỉ là 1 thầy pháp cùng với đệ tử đang lữ hành muốn vào làng xin tá túc 1 đêm được không ạ.Nghe được 2 chữ thầy pháp thì mắt người đó sáng rực lên rồi trả lời bằng giọng vui mừng :

- Bác...bác là thầy pháp sao, thật tốt quá làng chúng tôi đang gặp chuyện mà không biết phải làm sao đây ạ.Nghe vậy thầy Lãm ngạc nhiên hỏi :

- Gặp chuyện sao?

Là chuyện gì ông có thể nói rõ hơn được không?- Chuyện gì chúng ta về làng trước, tôi sẽ kể hết đầu đuôi sự việc.Thầy Lãm và Lãnh nhìn nhau rồi cùng những người đó tiến về làng, tại nhà của người vừa rồi thì mới biết người đó là ông Trọng trưởng làng của thôn Tam Thanh và ông Trọng cũng đã kể đầu đuôi mọi chuyện cho thầy Lãm nghe thì thầy Lãm nói :

- Khi vào đến làng tôi đã cảm nhận được quỷ khí đã có ở đây rồi...và thật không ngờ nó xuất phát từ khu rừng kia.Rồi ông Trọng run rẩy :

- Ban đầu tôi cũng như dân làng không tin rằng chuyện này liên quan tới ma quỷ nhưng đã có 1 ông cụ nhắc thì tôi cũng đã hiểu ra...- Vậy là ông cùng mọi người mới muốn vào đó để xem xét tình hình sao?- Đúng vậy thưa thầy - Ông Trọng trả lời.

- Chuyện này tôi thấy không hề đơn giản đâu, tôi cần ông đưa tôi đến căn nhà của cậu thanh niên kia để tôi kiểm tra - Thầy Lãm nóiRồi gọi Lãnh, sau đó 2 người cùng ông Trọng đi tới nhà của thằng Bắc.

Sau khi đã tới nơi, cả 3 người đã bước vào nhà, thầy Lãm sau đó nhìn xung quanh rồi liền nói :- Đúng như tôi nghĩ, bây giờ ông hãy dẫn tôi đi đến chỗ cái bia đá đó được khôngÔng Trọng trả lời :

- Dạ được, thầy có cần tôi gọi thêm người không ạ.Thầy Lãm lắc đầu :

- Không cần thiết đâu.Ông Trọng gật đầu rồi dẫn 2 thầy trò đi, trên đường thầy Lãm nhìn xung quanh với vẻ mặt bất an dường như đã cảm nhận được thứ gì đó kinh khủng vậy.

Trước khi tiến vào khu rừng thì thầy Lãm đã đưa cho ông Trọng 1 lá bùa nói rằng phải giữ trên người, đi được 1 đoạn đường khá xao thì cả 3 người đã đến nơi, đến đây thì mới biết ở đây được bao quanh bởi 3 ngọn núi lớn theo hướng " đông - đông nam và đông tây " tạo nên 1 hình giống như tam giác- Đây là "Tam Hành Xung Bát Quái Trận" - Thầy Lãm nóiÔng Trọng và Lãnh ngạc nhiên hỏi :

- Tam Hành Xung Bát Quái Trận ?

Là gì vậy ạ.Thầy Lãm giọng nghiêm nghị :

- Đây là 1 nhánh trong bát quái trận và cũng là nhánh mạnh nhất dùng để áp chế tà niệm, oán khí, hung đồ và cũng là trận pháp cổ xưa.

Khi dùng đến trận pháp này người đó phải là cao nhân hiểu rõ pháp trận và phải chọn địa lý ngự linh, dương khí mạnh mẽ thì mới áp chế được.

Vậy là thứ bị chế ngự là thứ rất mạnh sao thưa thầy : - ông Trọng và Lãnh ngạc nhiên đáp lạiRồi thầy Lãm gật đầu và đi tiếp, sau khi vào thì thấy ở đó có 1 bia đá và 1 số chữ viết lạ trên đó, rồi ông Trọng bàng hoàng thấy tấm bia bị nứt ra thì sợ hãi nói :

- Không, không thể như vậy được, vậy là thôn làng sẽ nhận lấy tai hoạ hay sao

Rồi ông trọng khóc lên từng tiếng đầy ai oán, thầy Lãm bên cạnh liền trấn an

- Bác trưởng thôn bác đừng lo lắng, tôi sẽ dốc hết sức để cứu lấy làng của bác.

Ông Trọng quay lại quỳ xuống van xin :

- Thầy Lãm, tôi xin thầy cứu lấy thôn dân của tôi, bao nhiêu tiền thì tôi và thôn dân cũng sẽ trả cho thầyThầy lãm mỉm cười - Tôi cứu người là để trả nghiệp, mong bác trưởng thôn đừng nói đến chuyện tiền bạc.

Nói rồi thầy Lãm liền đỡ lấy ông Trọng đứng dậy rồi quay lại nhìn tấm bia- Thầy Lãm, chữ trên này có phải là pháp cổ ngữ không ạ - Lãnh ở bên cạnh ngạc nhiên hỏiĐúng vậy - Thầy Lãm trả lờiÔng Trọng thấy vậy liền hỏi thầy Lãm chữ trên bia viết gì thì thầy Lãm mới trả lời

- tấm bia trên có ghi " Áp chế sẽ sớm thất thủ, oán linh sẽ tỉnh giấc mang đến tai hoa cho nhân gian " và...Sao vậy thầy....

- Ông Trọng hỏi- Có phải người chết là cậu thanh niên tên Bắc phải không - Thầy Lãm trả lời Ông trọng nghe vậy liền gật đầu xác nhận, rồi thầy Lãm liền nói :- Trong làng ông có ai tên là Trần Thanh Là không ?- Có thưa thầy đó là 1 người phụ nữ, có chuyện gì vậy ạThầy Lãm quay lại nói :

- Không ổn rồi chúng ta mau về thôi, người tiếp theo

chính là cô gái ấy....

_________________

Hết Tập 2
 
Back
Top Bottom