- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm, Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?
Chương 9
Chương 9
Hiệp hội là một trong những cách chơi quan trọng nhất của rất nhiều game online.
Nhiều trò chơi còn thiết kế riêng kỹ năng hoặc trang bị chỉ dành cho hiệp hội.Ở điểm này, [SINH TỨC] cũng không ngoại lệ.Nếu muốn nhận được kỹ năng đặc biệt hoặc trang bị chuyên dụng của hiệp hội, trước hết cần thành lập, sau đó nâng cấp cấp bậc hiệp hội.
Mà con đường chủ yếu để nâng cấp cấp bậc hiệp hội chính là các thành viên hiệp hội cống hiến mỗi ngày.Nói một cách đơn giản, sự lớn mạnh của một hiệp hội không thể thiếu sự đóng góp các thành viên.
Mà một hiệp hội muốn thu hút được càng nhiều thành viên, thì nhất định phải có những điểm vượt trội so với các hiệp hội khác, dễ thấy nhất, chính là thực lực của nòng cốt hiệp hội cùng với phúc lợi nội bộ.Hiện tại trò chơi vừa mới mở server, có không ít hiệp hội đang cố gắng tận dụng cơ hội này để chiếm tiên cơ, giành lấy một chỗ đứng cho hiệp hội của mình.Hiệp hội Liệt Hỏa chính là một trong số đó.Trước đây, hiệp hội bọn họ thường chỉ xếp hạng thứ tư thứ năm, chưa từng lọt vào top ba.
Nhưng lần này, sau khi server mới mở, họ đã dốc toàn lực cày quái, làm nhiệm vụ, săn thành tựu...
Hai mươi thành viên nòng cốt thay phiên nghỉ ngơi trong hai ngày liên tục, cấp vẫn luôn duy trì trong top đầu bảng.Rất nhanh, bọn họ đã đạt cấp 15, muốn tranh đoạt first clear với các hiệp hội khác.Không còn cách nào khác, bản đồ đảo Song Tử của [SINH TỨC] bị giới hạn quá nhiều, trang bị của mọi người gần như giống hệt nhau.
Ngày đầu tiên mở game, quả thực có người đã kích hoạt được cốt truyện ẩn, hiệp hội của họ cũng bỏ tiền ra mua điều kiện kích hoạt.
Vận khí khá tốt, đó lại là cốt truyện ẩn duy nhất.
Nhưng đáng tiếc là, phần tiếp theo của cốt truyện lại xảy ra ở Chủ Thành, khiến họ chẳng thu được vật phẩm nào có giá trị ngay, chưa kéo giãn thực lực với các hiệp hội lớn khác.Hiệp hội Liệt Hỏa chia thành bốn đội, mỗi đội đều có cơ cấu nghề nghiệp được phân bổ hợp lý.
Họ vừa mở đường khai hoang, vừa luôn theo sát tiến độ của các hiệp hội khác.Sau bốn tiếng đồng hồ, họ vẫn chưa vượt được phó bản, nhưng cũng may là không chỉ họ, các hiệp hội khác cũng chưa xong.Đến thời điểm này, có thể người chơi bình thường không cảm thấy gì đặc biệt, nhưng với những người muốn phát triển hiệp hội như Liệt Hỏa thì tình thế đang trong thế cục giằng co.
Bởi vì nhà ai giành được đầu sát* trước, nhà đó sẽ lập tức dẫn đầu.*Đầu sát: first clear/ first kill/ vượt ải đầu tiên (thay đổi để tránh bị lặp từ).Khiến mọi người không ngờ nhất chính là có người vượt phó bản nhưng không phải tinh anh, nòng cốt nhà ai mà lại là một con sói đơn độc.
Tin tức này không chỉ khuấy đảo người chơi khác, mà còn khiến những hiệp hội lớn phải trố mắt há mồm.
Ai thử qua đều biết phó bản này không phải khó bình thường vậy mà người có ID Vân Đạm Phong Lưu kia lại một mình vượt qua.Người người khiếp sợ, hội trưởng Liệt Hỏa là người đầu tiên phản ứng lại, lập tức thông báo thành viên nhà mình: "Mua hướng dẫn!
Xây quan hệ!
Nhất định không để hội khác giành mất người!"
Có thể sẽ có người nghi ngờ Vân Đạm Phong Lưu này chơi hack, nhưng chỉ cần hiểu sơ đoàn đội [SINH TỨC] thì sẽ biết, muốn xài tool hack trong game này, xác suất là bằng 0.
Dưới tình huống như vậy, dù Vân Đạm Phong Lưu có lợi dụng bug hay thật sự có bản lĩnh, đều xứng đáng để lôi kéo.Đương nhiên, Liệt Hỏa nghĩ được, thì mấy nhà khác cũng không ngốc.Vì thế, ngay khi Vân Thời rời khỏi phó bản và vừa mở trò chuyện riêng chuẩn bị trao đổi với vài hiệp hội, thì mấy hiệp hội kia đã sớm âm thầm nâng giá lên trong lúc hắn cùng Vụ Lí Khán Hoa đang đánh phó bản.Giá trị của công lược phó bản cao hay thấp, cũng phụ thuộc vào độ quý giá của vật phẩm rơi ra từ phó bản.
Sau khi mang theo Vụ Lí Khán Hoa và một người khác vượt qua, Vân Thời đã nắm được tình hình, dự định lấy giá 80 đồng vàng.
Nhưng không ngờ, mấy hiệp hội kia đã chủ động đẩy giá lên trước rồi.Giá cao nhất đến từ hiệp hội Liệt Hỏa, đã ra tới 150 đồng vàng.Tiền đã dâng tận nơi làm gì có lý do nào để bỏ qua.
Cậu liên hệ với người của Liệt Hỏa, đối phương sảng khoái đồng ý giao dịch bằng tinh tệ, hơn nữa còn có thể trả tới 200, chỉ hy vọng Vân Thời có thể trực tiếp dẫn người của họ vượt qua phó bản một lần.Việc Liệt Hỏa hiệp hội muốn Vân Thời dẫn đánh có hai lý do, thứ nhất là để nhanh chóng và dễ dàng học được cách vượt phó bản, thứ hai là mang chút ý đồ câu giờ, chiếm lấy thời gian của Vân Thời, để mấy hiệp hội khác muốn mua công lược hoặc nhờ hắn mang theo xoát phó bản thì đều phải chờ bọn họ kết thúc.Dẫn đội chỉ tốn hai mươi phút mà mức giá bên Liệt Hỏa đưa ra khá hợp lý, Vân Thời liền gia nhập đội ngũ của họ.Đã có hai lần kinh nghiệm trước đó, thêm vào đó đội ngũ lần này đủ quân số, sát thương cũng đủ cao, nên Vân Thời vượt phó bản càng thêm dễ dàng chưa đến hai mươi phút đã đánh xong.Liệt Hỏa hiệp hội trả tiền xong, lại ngỏ lời mời Vân Thời gia nhập hiệp hội của họ.
Tuy nói hiện tại còn đang ở Song Tử đảo nên chưa thể lập hiệp hội, nhưng đến Chủ Thành thì cũng chỉ còn một hai ngày nữa, mời chào người ta trước cũng không thiệt gì.Vân Thời không từ chối thẳng, chỉ nói sẽ suy nghĩ.Người của bên Liệt Hỏa vốn muốn lấy thiện cảm của Vân Thời, nên đề nghị: "Đại lão, chắc anh chưa biết chuyện ngày thứ ba mở server sẽ có hoạt động đúng không?
Anh vào hội bọn em đi, bọn em dắt anh đi farm."
Cụ thể là hoạt động gì người bên Liệt Hỏa không nói, chỉ nói là hoạt động đoàn thể, nói xong họ để Vân Thời suy xét lại còn họ tự lập đội lần nữa vào phó bản.Sau Liệt Hỏa, Vân Thời lại bán hướng dẫn cho vài hiệp hội khác, có giao dịch bằng tinh tệ, có giao dịch bằng đồng vàng, đổi xong tổng cộng 960 tinh tệ về tới tay cậu, thêm số đồng vàng còn trong ba lô, hiện tại tài khoản của Vân Thời có 1,192 tinh tệ.Mà cậu vẫn còn giữ hai món trang bị tím lúc mở rương rồi mấy viên dá quý cao cấp phần thưởng từ vượt ải đầu, vượt ải đơn, mấy thứ này bán được.
Tóm lại thu hoạch hôm nay không tồi.Vân Thời hẹn với mấy hiệp hội lớn sau bốn tiếng mới được dẫn người đi phó bán, giờ không có gì làm cậu định về thôn trả nhiệm vụ.Bên kia, một đội thành viên toàn đặt tên là [Luân Hồi XX], có người báo cáo: "Vân Đạm Phong Lưu đã rời phó bản, phương hướng là về thôn."
"Nó phải tới."
Đội trưởng cũng là lão đại của đội họ, Luân Hồi Tà Phong, lên tiếng."
Tụi bây, chuẩn bị xong chưa, chờ nó vừa xuất hiện thì ném khống chế, tung ulti không cần giữ, hiện tại nó có đồ lam, xả hết ulti ra, đồ sát nó."
"Không thành vấn đề!"
"Ô kê đại ca!"
"Thằng này solo vượt phó bản chẳng qua lợi dụng bug thô,i chứ tụi mình nhiều người vậy sao thoát được."
Luân Hồi Tà Phong không vui: "Thằng út, đừng dễ ngươi."
Em út trong đội ngoài miệng dạ vâng, nhưng trong lòng lại cảm thấy đại ca chuyện bé xé to.
Tuy phía nhà phát hành đã nói tên kia không dùng hack nhưng cái phó bản Hùng Đảo kia nghĩ bằng đầu gối cũng biết, thằng đó, nó giở mánh khóe chứ làm gì đủ trình mà cứng đối cứng với boss.
Cái này nói lên điều gì?
Thằng hệ Phong kia được mấy miếng bản lĩnh?
Lại nói, nó là hệ hỗ trợ, không trị liệu không sát thương, muốn tóm nó còn không phải chuyện ăn miếng cơm uống miếng nước?Suy nghĩ của những người trong đội cũng không khác mấy với em út.
Cũng không biết tên hệ Phong kia có đem trang bị trong rương trói định không, nếu không, lát giết chết nó khả năng cao sẽ rơi ra.Là vậy thật thì giàu to!Không bao lâu, một thân ảnh màu xanh nhạt xuất hiện ở đỉnh núi.Con mồi đã tới, đội Luân Hồi lập tức vào trạng thái, sẵn sàng hành động.Lúc này, ở một chỗ cao hơn cũng có một đội đi ngang qua, gọi là Thanh Mộc Duyên Sinh."
Phó hội trưởng, hình như mấy thằng bên hội Luân Hồi đang ở đằng kia.
Tụi nó lại canh me ai nữa vậy?"
Người đàn ông được gọi là phó hội trưởng quay đầu nhìn sang, thấy bọn người Luân Hồi đang núp lùm trong bụi cỏ, đang định bảo không liên quan đến mình thì thoáng thấy thân ảnh trên đỉnh núi."
Ồ!
Kia không phải là người hệ Phong bán hướng dẫn cho bọn mình à."
"Phó hội trưởng, giúp không?
Hội trưởng nói nên kéo người này về hội."
"Em nghe nói nó bán cho Liệt Hỏa trước, còn dắt đội Liệt Hỏa đánh một lần nhưng tới phiên tụi mình thì không, tám phần là đã bị Liệt Hỏa kéo về phe họ rồi."
Phó hội trưởng của Thanh Mộc không nhúc nhích, hắn nói: "Không vội.
Lúc mua hướng dẫn của cậu ta còn chưa biết cậu ta sâu cạn thế nào nhân cơ hội này quan sát cậu ta, xem có đủ tư cách vào hội chúng ta không."
Quan sát như thế nào à?Nếu Vân Đạm Phong Lưu này thao tác chẳng ra gì, bị bọn Luân Hồi cướp sạch vậy bọn họ không ra tay, chờ cậu ta đi hồi sinh, bọn họ đường hoàng như chim sẻ* đoạt lại những thứ đám Luân Hồi cướp được từ cậu ta.
Nếu cậu ta thao tác tốt chắc chắn sẽ không bị giết ngay, lúc đó bọn họ cứu cũng không muộn.*chắc lấy từ câu "bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ rình sau lưng"Bàn tính của Thanh Mộc lạch cạch mà gõ vang.
Vân Thời cũng tiến vào phạm vi mai phục của Luân Hồi.Vân Thời vừa đặt chân xuống bỗng khóe mắt quét đến một luồng sương màu xanh băng, đó là điềm báo kỹ năng khống chế của hệ Băng, trong không khí còn thoang thoảng mùi cỏ bị đốt cháy.Có mai phục.Cậu nhanh chóng lùi về sau, tránh thoát hai chiêu khống chế đồng thời mũi tên trong tay hướng về phía nơi kỹ năng được phóng thích, bắn.Trúng đích.Đội này so với đội bốn người niệm kỹ năng ra miệng Vân Thời gặp mạnh hơn nhiều, phối hợp lại ăn ý.
Hai chiêu khống chế không trúng, lập tức người đang mai phục trên cây tiếp tục tung skill khống chế.Vân Thời nhanh chóng phán đoán, hai kẻ trên cây, hai kẻ núp lùm.Cậu mở luôn skill giải khống, vòng ra khỏi phạm vi công kích của hai tên trên cây, lợi dụng tầm nhìn hạn hẹp ném ra một chiêu khống chế thêm chiêu AOE.
Hai chiêu phối hợp, thành công giúp Vân Thời tìm được tên thứ ba chưa phóng chiêu, núp trong bụi cỏ.Ánh mắt Vân Thời lạnh xuống, dùng hết skill khống chế đơn để kiềm hãm người thứ ba, sau đó cậu nhắm chuẩn điểm yếu của mục tiêu xả luôn hai skill công kích đơn thêm đánh thường nhẹ nhàng tước đầu của khống chế hệ băng và trị liệu hệ Mộc, tiếp tục lợi dụng hiệu quả gia tốc của kỹ năng chưa kết thúc lao tới người thứ ba, rút vũ khí phụ, hai đao giải quyết.Kỹ năng cd, địch có năm mạng giờ chỉ còn hai kẻ vẫn đang trên cây dò tìm mục tiêu.Hiện tại, Vân Thời đã thay đổi trang bị.
Tuy không thể đặt bẫy khi trong trạng thái chiến đấu, nhưng sát thương từ kỹ năng đơn mục tiêu của cậu đã tăng đáng kể.
Giải quyết mấy kẻ hoàn toàn không phiền phức.Lúc này, Vân Thời đã ra khỏi phạm vi tấn công của hai kẻ trên cây, lại được cỏ cây che chắn, khiến bọn chúng đến nhìn còn không thấy cậu.Chỉ trong chưa đầy mười mấy giây, kẻ đi săn và con mồi - đảo ngược.Ba cái xác ngã xuống đất rít gào đầy phẫn nộ, không ngừng chửi rủa.
Bọn họ không thể di chuyển, cũng không cách nào xác định chính xác vị trí của Vân Thời.
Trong khi đó, hai đồng đội trên cây vừa chứng kiến cái chết của đồng bọn liền kinh hãi, chẳng còn vẻ bình thản ung dung như trước.
Cả hai lập tức trở nên cảnh giác, đề phòng không biết tên hệ Phong kia sẽ từ đâu bắn ra mũi tên tiếp theo.Bên kia, đội ngũ của hiệp hội Thanh Mộc Duyên Sinh trên cao vẫn còn đang đờ đẫn.
Đến khi nghe phó hội trưởng hô bảo họ mau chóng xuống hỗ trợ, cả đám mới như người vừa tỉnh mộng.
Nhưng còn chưa kịp xuống hết sườn núi, thì cách đó không xa, hai cái xác từ trên cây rơi thẳng xuống đất.Thảnh viên của Thanh Mộc: ".....Vãi lúa!"
Nghe được thanh âm, hệ Phong kia lạnh lùng liếc nhìn bọn họ: "Mấy người cũng muốn đánh?"
Người của hội Thanh Mộc vội vã xua tay liên tục: "Không không không, đại lão, ngài hiểu lầm rồi!
Bọn em định đến hỗ trợ!"
Phong hệ liếc nhìn năm cái xác nằm sóng soài trên mặt đất, lạnh nhạt đáp: "À, khỏi cần."
Nói xong, cậu cúi người lục soát mấy cái túi tiền bên cạnh thi thể, móc sạch không sót lại một xu.Xấu hố ghê.Nhóm chim sẻ Thanh Mộc Duyên Sinh xấu hổ quá không biết chui vào đâu.
Cứ tưởng là chưa kịp cứu người, hóa ra không phải mà là chưa kịp quẹt miếng damage, chưa kịp buff tí sát thương để tính là hỗ trợ.
Kế hoạch của phó hội trưởng không có vấn đề, nhưng vấn đề lại đột nhiên lòi ra, cái cậu hệ Phong này nhanh đến mức không ai kịp phản ứng, hoàn toàn không giống một người chơi hệ hỗ trợ.Nếu đội này không chủ động tìm đến gây chuyện, Vân Thời cũng chẳng để tâm.
Cậu kiểm kê lại túi tiền, bất ngờ phát hiện, trong đó có tới 125 đồng vàng.
Nghĩ tới có lẽ đám người này đã làm cái trò úp sọt người mới không chỉ một hai lần, cũng không rõ bọn chúng đã "mài dao" với bao nhiêu tân thủ trong thôn mà tích góp được từng ấy tiền.Vân Thời cười một cái, nhìn mấy người đang tức giận chửi bới trên mặt đất nói: "Cảm ơn các vị hào hiệp, hơn một trăm đồng vàng này ta không khách khí nhé."
"Mẹ mày!
Chờ đó cho tao!"
Nói xong câu này, năm người căm phẫn quay về điểm hồi sinh.Dọn sạch chướng ngại trên đường, Vân Thời tiếp tục tiến vào trong thôn.
Những người bên công hội Thanh Mộc vẫn đứng đó, mặt đầy ngượng ngùng, khô khan khen một câu: "Đại lão thật đỉnh."
Nhưng nhiệm vụ này, dường như không định để Vân Thời hoàn thành.Cậu vừa nhận được một tin nhắn, từ ngoài game, hơn nữa trông có vẻ khá khẩn cấp.Vân Thời đành phải thoát game, chưa kịp làm gì thì đã nghe tiếng gõ cửa ầm ầm, rung cả căn phòng.
Bên ngoài vang lên giọng thô lỗ quát lớn: "Thằng ranh phòng 505!
Tao biết mày có trong đó, ra mau, trả tiền thuê nhà đây!"
"Không mở cửa đúng không?!"
Âm thanh bên ngoài càng lúc càng mất kiên nhẫn.
Ngay sau đó "tích tích" hai tiếng, cửa phòng bị người bên ngoài dùng thẻ mở ra.Vân Thời nhíu mày.
Người máy quản gia Đại Trụ lên tiếng: "Đây là chủ nhà, thưa cậu chủ, ngày mai là đến hạn trả tiền thuê rồi."
Chủ nhà cầm theo một xấp giấy bước vào, vừa mở cửa là đã theo bản năng đưa tay che mũi miệng.
Khác hẳn với khí thế hùng hổ bên ngoài, lúc này ông ta trở nên dè dặt, rụt rè liếc nhìn vào trong phòng.Chỉ liếc một cái, ánh mắt ông ta lập tức dừng lại trên người Vân Thời đang ngồi trên giường.
Đồng tử ông ta co rút, biểu cảm lập tức trở nên kỳ quái không nói nên lời."
Ha!
Tao biết ngay là mày có ở đây mà!"
Chủ nhà là một người đàn ông trung niên, trông khá lôi thôi.
Ông ta vừa đi vào vừa đảo mắt đánh giá Vân Thời, trong ánh mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên xen lẫn nghi hoặc.
Có lẽ cũng ý thức được hành vi của mình hơi kỳ quặc, ông ta lập tức gắt lên: "Nhìn cái gì mà nhìn?
Tiền thuê nhà đâu?
Tao nói cho mày biết, lo mà trả sớm đi!
Ngày mai mà còn không nộp thì cút xéo ra khỏi chỗ này cho tao!"
Nói xong, ông ta để lại một câu chuyển tiền vào tài khoản của lão ta, rồi hấp tấp quay người rời đi.Đám người vừa đi khuất, bên ngoài cũng lập tức yên tĩnh hoàn toàn nghe không thấy tiếng bước chân.Vân Thời lập tức nhảy xuống giường, bắt đầu thu dọn đồ đạc trong phòng.
Cậu quay sang nói với người máy: "Đại Trụ, bây giờ giúp tôi tìm chỗ thuê nhà.
Giá trong tầm một nghìn tinh tệ một tháng là được, diện tích không cần lớn, nhưng an ninh phải tốt.
Chúng ta lập tức chuyển nhà!"
Lão chủ nhà kia, rõ ràng là vào đây để nhặt xác có lẽ cái chết của nguyên chủ, e là cũng không đơn giản như vậy.Vân Thời quyết định phải rời khỏi nơi này càng sớm càng tốt.
HẾT CHƯƠNG 9