- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 442,990
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #51
Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm, Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?
Chương 49
Chương 49
"Bà mịe nó chớ!
Cho cái nhiệm vụ ẩn là ẩn đúng nghĩa luôn."
"Phù... nãy tui tưởng sắp nghẹn chết mợ luôn rồi đó chớ, chuyến này ai mà bị chứng sợ không gian hẹp thì dẹp nghỉ khỏe luôn."
"Chỗ này là chỗ nào vậy?
Nhìn sợ ma nha, còn nữa cái quest ẩn cứu quái ngư á, nếu không phải tụi mình mỗi ngày đều qua xem thì có phải cụ bà sẽ chết không, nếu cụ bà chết thì nhiệm vụ này coi như trắng tay à?"
Hú hồn, may mà sếp Phong phát hiện chứ không biết đi đâu mà tìm?"
Cả đội nhảy xuống từ ống thông gió, vừa đi vừa cẩn thận quan sát môi trường xung quanh.Lối đi này có đặc tính nguỵ trang giống tắc kè hoa, khi Thường Nhất Minh vô tình đi gần bờ tường nó lập tức hoá ra những khối màu sắc tương tự với hắn.Vinh Giang là người đầu tiên phát hiện, giật mình la lên: "Ê đầu đất!
Nhìn phía sau mày kìa!"
"Gì?"
Thường Nhất Minh quay đầu lại, liền thấy một mảng tường vặn vẹo hình dạng người không ra người ngợm không ra ngợm, uốn éo kỳ dị khiến da đầu người xem da gà da vịt rợn từng cơn.Cảnh này đã giải thích vì sao cái lối đi kia không bị phát hiện từ dưới biển."
Ghê thiệt... như này ai mà tìm được?"
"Như chơi mê cung, giờ mà kêu tôi đi lại lần nữa chắc tôi học người ta đập đầu tự sát luôn cho lẹ."
"Chẳng trách lâu vậy rồi mà chưa ai tìm được đường vào phó bản này, nhưng mà nếu như không có ai phát hiện cốt truyện của hai mẹ con cụ bà thì phó bản này sẽ không có đường vào à?"
"Không đâu" Bạc Hòa ra hiệu cho mọi người nhìn về hướng cửa vào của lối đi, "Game sẽ không chặn đường sống của người chơi, nếu không có đường này thì vẫn còn đường khác, chỉ là sẽ khó khăn hơn mà thôi."
Vân Thời cũng nhìn về phía cửa vào.Toàn bộ lối đi đều là dốc xuống.
Cả nhóm hiện đang ở đoạn nghiêng của con đường, thấp hơn ống thông gió lúc nãy ít nhất bảy, tám mét.
Ngẩng đầu nhìn lên, do độ cao và góc nhìn, lối vào đó không bị ánh sáng chiếu tới, trông chẳng khác gì miệng vực sâu.Còn nhìn xuống dưới, phía dưới là một lối đi sáng rực, cuối đường là một cánh cửa kim loại lớn đóng kín — có vẻ chính là cổng vào phó bản."
Đô ——"Một âm thanh điện tử ngắn vang lên trong tích tắc, kéo Vân Thời trở về thực tại.Anh cau mày, nhìn chằm chằm cánh cửa lớn vừa xuất hiện một tia sáng đỏ ở vị trí nào đó trên bề mặt.Không xong rồi!"
Lùi lại!
Mau rút lui!" – Vân Thời hô lên với cả đội."
Hả?"
"Phong ca nói gì thế?"
"Có chuyện gì vậy?
Quay lại á?
Không phải lúc nãy chui ống thông gió xuống mà?"
Cả đội vẫn còn đang tò mò khám phá khu vực kỳ lạ này, vừa nghe Vân Thời nói lùi lại thì vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.Nhưng dù chưa hiểu, theo phản xạ họ cũng nhìn theo ánh mắt của Vân Thời, hướng về cuối thông đạo.Chỉ trong chớp mắt, luồng sáng đỏ kia đã quét qua một vùng — rõ ràng nơi này có hệ thống phòng thủ tự động."
Má ơi má ơi!
Hú hồn hú vía!"
"???
Không đùa chứ?
Đến tận cửa rồi mà còn có hệ thống quét à?"
"Không ổn, tình hình này thực sự rất tệ!"
"Mới tới cửa thôi mà đã căng vậy rồi hả?"
Vừa hoảng, cả nhóm vừa bắt đầu rút lui.Nhưng vấn đề là — cái ống thông gió lúc nãy chui ra nhỏ quá, ra thì dễ, chứ chui ngược lại thì sao mà vào được?Anh Đào và Thường Nhất Minh nhìn cái ống nhỏ tí đó mà đơ người.
Hai người họ không có skill dịch chuyển vị trí (teleport-type skill), mà khoảng cách từ ống tới mặt đất lại tầm bảy, tám mét.
Dù có nhảy cao cách mấy cũng không với tới!Không chần chừ, hai người lập tức chạy về phía bên kia — chỗ cửa vào cao kia — nơi không bị ánh sáng chiếu vào, tìm chỗ ẩn nấp.Còn ba người Vân Thời thì lần lượt quay lại chỗ ống thông gió ban đầu.
Mỗi lần chỉ có thể chui được một người.
Vinh Giang ở lại sau cùng — tuy không có kỹ năng dịch chuyển, nhưng anh có skill dùng dây leo kéo người (grapple-type skill).Vân Thời lên trước, Bạc Hòa theo sau.
Khi hai người đã vào, Vinh Giang dùng kỹ năng kéo Bạc Hòa lên, vừa kịp trước khi tia sáng đỏ quét tới, thành công rút lui."
Phù!
Toát cả mồ hôi..." – Vinh Giang nói sau khi chui vào, "Không biết hai người kia sao rồi nữa..."
Vừa dứt lời, máu của Anh Đào và Thường Nhất Minh, vốn đang đầy cây, nháy mắt trắng xóa.Hai người lập tức gào lên khung chat đội:"Oaaa!
Vừa leo lên đã bị bắn banh xác rồi!"
"Bà nội cha nó!
Giật tăng tăng luôn á trời!
Hai bên tường có hàng chục cái lỗ đen thui, toàn là súng máy!"
Nghe vậy, Vân Thời lập tức nhớ đến "một con đường khác" mà Bạc Hòa từng nói, nếu người chơi buộc phải đi từ cổng chính vào, thì độ khó sẽ tăng lên gấp bội.Tuy lộ trình mà bọn họ đang đi khá rắc rối, nhưng quái vật đều dễ xử lý, cũng không có gì nguy hiểm đặc biệt.
Ngược lại nếu trực diện mà vào, chỉ riêng nơi này thôi đã phòng thủ nghiêm ngặt như vậy, thế thì có khác đi nạp mạng đâu.Thường Nhất Minh khóc lóc: "Làm sao giờ?
Tui sống lại chắc chắn sẽ bị đưa về điểm hồi sinh!
Bảo tui đi lại lần nữa, tui không có nhớ đường!"
Anh Đào nói: "Trong shop có bán vật phẩm hồi sinh tại chỗ mà, dùng cái đó rồi nhanh chóng chạy về chỗ này, chắc là đỡ hơn?"
Vinh Giang đứng ở miệng ống thông gió, vừa lau mồ hôi vừa nói: "Còn chưa vào phó bản đã cho tụi mình một đòn phủ đầu...
Không biết cái phó bản này có thứ gì đáng giá vậy?"
Vân Thời nói: "Chắc là có quy luật nào đó."
Bạc Hòa cũng nói: "Từ từ rồi tính."
Luồng sáng đỏ cuối cùng cũng quét hết phần đường dốc, khi chuẩn bị tiến đến cửa ra trên cao thì nó đột ngột dừng lại, rồi biến mất, Vinh Giang thấy vậy tưởng đã an toàn nhưng ngay lúc đó, luồng sáng đỏ bất ngờ quay xe, xuất hiện lại ngay tại cửa ra phía trên.
Lần này tốc độ quét nhanh gấp ba lần ban nãy, quét tới lui ba lượt liên tiếp, xác nhận không còn dấu hiệu sinh vật sống nào nữa rồi mới biến mất hoàn toàn.Vinh Giang nín thở, không dám động đậy, đợi đến khi chắc chắn ánh sáng kia không xuất hiện nữa, hắn mới yếu ớt thốt ra một câu: "Con mọe nó..."
Hai người vừa chết lập tức hỏi: "Sao vậy sao vậy?", Vinh Giang kể lại toàn bộ cảnh tượng vừa rồi cho cả nhóm."[run_bần_bật.jpg] Còn chưa vào đâu đó nha!"
"Này mà không tuồn ra cái vũ khí cam thì thiệt có lỗi với độ biến thái của tổ thiết kế lắm đó!"
Vinh Giang chán nản nói: "Nói không chừng có thật đấy..."
Một phó bản 25 người lại còn là nhiệm vụ ẩn, mà từ vòng gửi xe đã phức tạp như thế này, nếu bên trong không có phần thưởng giá trị, thì người chơi đã đập nát đầu tổ thiết kế từ lâu rồi.Hiện tại, cả nhóm năm người tạm thời ở lại đây, chờ đợt quét thứ hai xuất hiện, để ghi lại khoảng thời gian giữa các đợt, xem liệu có quy luật gì không."
Ủa" Thường Nhất Minh đang nằm chờ sống lại nói, "Tui mới thấy tui nhận được thành tựu."
"Ừa?
Tôi cũng có..."
"Tôi cũng thế."
Vân Thời cũng mở giao diện xem thử, liếc một cái là thấy thông báo thành tựu vừa rồi của hệ thống.Thành tựu: [Hành lang đổi màu]Đây là một thành tựu địa điểm, khi người chơi đến một nơi đặc biệt nào đó, sẽ tự động mở thành tựu như vậy.
Loại thành tựu này chỉ cho một lượng nhỏ exp, kiểu như thành tựu sưu tầm phong cảnh nhưng nếu hoàn thành đủ tất cả thành tựu địa điểm trong một bản đồ, sẽ nhận được phần thưởng tương đối hậu hĩnh.Click vào icon của thành tựu này sẽ thấy nó thuộc về khu vực An Thành.
Trên biểu tượng chính của An Thành còn hiển thị tiến độ khám phá, tức người chơi đã đến được bao nhiêu địa điểm trong khu vực này.Tiến độ của Vân Thời hiện tại là 56%.
Bên dưới icon An Thành còn có một vật phẩm màu cam đang bị làm mờ.Món màu cam này có biểu tượng "?", cho biết là phần thưởng ngẫu nhiên.
Nếu Vân Thời hoàn thành tất cả các địa điểm trong An Thành, thì có thể nhận một món đồ cam, có thể là nguyên liệu, trang bị, hoặc thậm chí là kỹ năng.Vân Thời đóng giao diện lại, thấy cả nhóm đang thảo luận vấn đề tổ đội.[Khách Sạn Hải Nguyên] là phó bản 25 người, mà hiện tại họ mới có 5 người, còn rất nhiều chỗ trống, nếu đã tìm được cổng vào, không rủ thêm người vào khai hoang lại phí quá.Sau khi bàn bạc mọi người thống nhất chờ ý kiến của Vân Thời, nói gì thì nói, đường vào phó bản là do cậu phát hiện, nên quyền quyết định ai được vào là ở cậu.Vân Thời suy nghĩ một chút, rồi bắt đầu kêu gọi trong kênh hiệp hội và kênh đồng minh.Vừa gửi xong thì nhận được rất nhiều phản hồi, nhưng phần lớn là đang bày tỏ sự kinh ngạc, chứ người thật sự muốn xin vào tổ thì gần như không có."
Đỉnh thật sự!
Không hổ là hội trưởng!"
"Đêm nay quá ngầu!
Phó hội lấy top 1, hội trưởng mở ra phó bản ẩn!
Đờ mờ cái hiệp hội này đúng là thần tiên hội tụ!"
"Này đủ cho em hãnh diện suốt trăm năm!
Nội phần thưởng vòng ba thôi đã khiến lòng mề em chộn rộn rồi!"
"Hê hê, thơm lây thơm lây!"
Vân Thời nhìn một loạt lời tung hô, bợ đít, nịnh hót cảm thấy khó hiểu, liền hỏi lại: "Không ai muốn vào thật à?"
Cả hai kênh lập tức có người trả lời:"Anh ơi... anh không thấy hội viên của anh hả anh?
Level 45 được có mấy mống đâu anh."
"Đúng dị, đúng dị.
Hội tụi tui là hội an nhàn dưỡng lão, mà không hiểu dưỡng lão chill chill kiểu gì mà giật luôn top 1 mới ghê, hê hê hê!"
"Chị Phúc lên 45 rồi á, chỉ là bả không thích đánh phó bản thôi."
"Em thì đủ cấp rồi nhưng sếp Phong muốn tiên phong đúng không, em sợ trình em gà, kéo giò mọi người thôi."
"Minh chủ, bên tôi có ba người, kỹ thuật cũng ổn, mấy anh cần nghề gì?"
Cả hai hội gộp lại vẫn thiếu người mà hiệp hội thì lớn, mọi người lại vừa giành quán quân vòng thứ ba của hoạt động tối nay.Phần thưởng cho trận thứ ba này cũng cực kỳ giá trị nhưng số lượng còn ít hơn cả vòng hai, chỉ có tám suất mà thôi.Phần thưởng lần này là mời NPC dạy kỹ năng về hội, mời NPC về hội nghĩa là mời một nhân vật có kỹ năng đặc biệt, tất cả thành viên trong hội đều có thể học kỹ năng của NPC đó, từ kỹ năng phẩm chất phổ thông như lục cho đến những kỹ năng cam hiếm có, chỉ cần tích đủ điểm cống hiến của hội là đổi được.NPC mời về này có tác dụng giống như việc mở trước gia viên vậy.Bình thường phải nâng cấp hội lên cấp 7 mới mời được NPC kỹ năng, nhưng hiện tại, hội của Vân Thời vẫn đang ở cấp 4, thậm chí mấy hội mạnh nhất trong server cũng mới chỉ lên đến cấp 5, muốn từ cấp 5 lên cấp 7 phải mất ít nhất một tháng, tính theo độ khó hiện tại.Nói cách khác, nếu không được phần thưởng mời NPC lần này, các hội bình thường sẽ phải đợi một tháng mới sau bắt đầu mở học kỹ năng.Còn hội giành được phần thưởng thì bất kể cấp bao nhiêu, cũng có thể mời được NPC dạy kỹ năng ngay.
Thành viên của hội được thưởng sẽ có cơ hội học kỹ năng sớm hơn hội bình thường một tháng.Tuy nói rằng học kỹ năng Cam phẩm cần rất nhiều điểm cống hiến nên có khi một tháng vẫn không đủ điểm nhưng sớm hơn chút hay chút đó.Phúc lợi như thế này, trừ khi là người chơi hệ an nhàn, chứ ai mà không bị hấp dẫn?Ban đầu, hội của Vân Thời toàn người chơi hệ dưỡng sinh, lúc bắt đầu hoạt động hội trưởng còn không tham gia, nên ai cũng nghĩ mình vô duyên với phần thưởng này, ai mà có ngờ hội họ lại giành quán quân chứ.Không chỉ bản thân hội được lợi, mà cả hội hàng xóm thân thiết cũng có thể đến học ké.Ngoài phần thưởng dành cho hội, phần thưởng cá nhân cũng có, được trực tiếp chọn kỹ phẩm cam mà không cần học từ NPC nhưng tiếc là phần thưởng này chỉ giành cho đại gia bởi vì muốn lọt vào top 8 người đứng đầu bảng thì phải đầu tư cực nhiều.Quay về với các thành viên trong hội của Vân Thời, họ biết mình không công mà hưởng lộc nên ai cũng giữ thái độ đúng mực, dù hội trưởng nhà mình có mở được bản đồ ẩn thì họ cũng chỉ đến góp tí mồm miệng cho vui thôi chứ không ai dám mặt dày tới xin hưởng ké, lỡ làm sếp mình không vui sếp đá ra khỏi hội thì biết tìm đâu ra hội thứ hai vừa an nhàn vừa nhiều phúc lợi như vầy?Vân Thời mở bảng thành viên hội lên xem, đúng như dự đoán, hội mình chẳng mấy ai lên tới cấp 45.
Hội của Thường Nhất Minh cũng không khá hơn là bao, nhưng may là rốt cuộc cũng có ba người nộp đơn xin tham gia, hai trị liệu, một dps.Ba thành viên mới vừa gia nhập, Vân Thời lập tức chuyển đội thành đoàn."
Chào sếp ạ!"
Ba người mới vào vừa chào hỏi vừa phấn khích không thôi, "Ủa, đội mình ít người vậy ạ?"
Vừa nói xong, Vân Thời bỗng nhận được một yêu cầu xin vào đội."..."
Vân Thời không nhịn được nói: "Tôi chỉ gửi tin trong hội và đồng minh thôi."
Một câu nói nghe có vẻ lạc đề, nhưng Bạc Hòa lại cười nhẹ: "Không sao, có đôi khi vậy cũng tốt mà."
"Cái gì?
Hai người đang tính toán cái gì với nhau đấy?"
Vân Thời không nói gì nhưng việc có người liên tục tiến vào đội đã nói rõ mọi chuyện.Chủ hội Liệt Hỏa và phó hội trưởng, Thanh Mộc Duyên Sinh, hội trưởng Bích Hải, còn có cả những nhân vật trung tâm từ các hiệp hội khác."
Chết tiệt!
Có nội gián!"
Dù phản ứng hơi chậm, nhưng cuối cùng cũng hiểu ra câu nói ban nãy của Vân Thời là có ý gì.Sếp Phong chỉ mời nội bộ trong hội và đồng minh, vậy mà chưa đầy một phút, đám người của hiệp hội khác đã lũ lượt kéo tới.
Điều này chứng tỏ gì?
Rõ ràng là có mấy hội kia đã cài người vào nội bộ của họ!Mấy vị chủ hội và phó hội mặt dày lên tiếng:"Không không không, là hợp tác, hợp tác thôi!"
"Đúng rồi, đôi bên cùng có lợi mà!"
"Phải đấy, tôi không khoác lác đâu, đội của tôi, lực chiến chắc chắn thuộc hàng top toàn server đó, vậy chẳng phải cơ hội vượt ải cao hơn sao?"
Vân Thời gõ ra sáu dấu chấm "......"
Bạc Hòa nở nụ cười ôn hòa: "Đương nhiên rồi, là hợp tác vui vẻ mà."
Cố ý nhấn mạnh hai chữ "Hợp tác".Đầu óc mấy người kia xoay cũng nhanh, lập tức hiểu ý, vỗ ngực đảm bảo: "Luật cũ, giá cả dễ thương lượng!"
Vân Thời nghĩ nghĩ, cũng được.Có điều, Vân Thời cũng không ngốc.
Khi đám người các hội kia hỏi đường vào phó bản [Khách Sạn Hải Nguyên], hắn không hề trực tiếp trả lời, chỉ nói: "Tôi sẽ dùng triệu tập lệnh kéo các anh qua, cứ đến bến tàu chờ là được."
Triệu tập lệnh là vật phẩm đặc thù trong cửa hàng, dùng để gọi đồng đội ở gần.
Cụ thể là khi đội trưởng như Vân Thời đứng ở lối vào phó bản, chọn triệu tập, thì chỉ cần các đồng đội đang ở cùng khu vực, họ sẽ lập tức bị truyền tống tới chỗ đội trưởng.Tất nhiên, loại truyền tống tiện lợi thế này không hề rẻ, mỗi lần tốn tận 500 tinh tệ.Bình thường thì Vân Thời chắc chắn sẽ tiếc tiền không nỡ xài nhưng phó bản lần này quá đặc biệt.
Chưa bàn bên trong phó bản thế nào chỉ riêng lối vào thôi giá trị đã không hề thấp, Vân Thời cũng có niềm tin rằng phần thưởng trong này không hề qua loa, cho dù các hiệp hội bây giờ có thể nhờ vào Vân Thời thuận lợi vào phó bản nhưng lần sau muốn tự đi thì vẫn phải mò đường vào sao?Con đường này rất đáng giá, tiêu 500 tinh tệ không hề lãng phí.Trong lúc đang tổ chức lại đội ngũ, các đợt hồng quang quét lần lượt xuất hiện từ đợt hai, ba và đợt bốn.
Đợt đầu và đợt hai cách nhau hai phút, đợt hai đến đợt ba cách năm phút, và đợt ba đến đợt bốn cách tám phút.
Hình thức quét đều giống như đợt đầu tiên.
Đợt ba cũng chính là mốc bắt đầu của một chu kỳ lặp lại.
Chờ đến khi đợt sáu kết thúc, ba người Vân Thời mới lập tức xuất hiện từ trong ống dẫn.
Vân Thời nắm chặt thời cơ, ngay lập tức dùng lệnh triệu tập.Anh Đào và Thường Nhất Minh, hai người nằm đếm kiến nãy giờ cũng sống lại trước đó một phút, đợi lệnh triệu tập xuất hiện thì cùng bị truyền tống đến lối vào phó bản.Toàn bộ 25 người trong vòng hai phút đã tập kết đầy đủ."
Đậu má!
Đây là đâu vậy?"
"Hồi nãy mấy người nói ánh đèn đỏ rồi đợt này đợt nọ là cái gì thế?"
"Này phải có chìa khóa mới mở được cửa hả?"
"Nãy tụi tôi ở ngoài thấy mọi người đang ở trong biển, vậy nơi này là..."
Những người chưa từng tận mắt thấy mức độ nguy hiểm nơi này, vẫn chưa hiểu cụ thể tình hình ra sao.Vân Thời bọn họ cũng không có thời gian để giải thích thêm, chỉ nói: "Vào trước đã."
Mọi người xem xét cánh cổng lớn một lúc, cuối cùng cũng tìm ra được một khe để nhét thẻ phòng vào."
Cái thẻ phòng này..."
Đa số mọi người ở đây đều đã từng qua [Làng Dưới Biển] và lấy được thẻ phòng, người tìm thấy khe cắm, rút thẻ phòng ra và cắm nó vào.
Quả nhiên, cánh cửa vốn đóng chặt từ từ mở ra.Vân Thời bước vào một lời nhắc hiện lên trước mắt cậu.[Có muốn tiến vào [Khách Sạn Hải Nguyên] hay không?] Vân Thời chọn đồng ý vào.Đến lúc này, mọi người cuối cùng cũng thật sự bước vào phó bản.Vừa vào xong, tất cả đều trợn tròn mắt.Tựa như đường hầm dưới lòng đất mà Vân Thời bọn họ từng đi qua, chỗ này cũng được chia thành nhiều nhánh phụ khác nhau.Khu vực họ đang đứng hiện giờ chính là tuyến đường chính lớn nhất và rộng nhất, dọc theo đó, cứ cách một đoạn lại có hai ngã rẽ, thông đến các khu vực khác.Lúc này, họ lấy bản đồ do NPC tên Tiểu Thôi ở căn cứ cấp ra đối chiếu, lập tức phát hiện, tên NPC kia căn bản là gạt họ đến đây!Không, nói vậy cũng không hoàn toàn chính xác, bản đồ hắn đưa, có thể thật sự là vị trí của Khách sạn Hải Nguyên.
Nhưng nơi này, là từ con đường bên ngoài phó bản đi thẳng xuống, phó bản [Khách sạn Hải Nguyên] chân chính thật ra nằm sâu dưới lòng khách sạn.Thế nên bản đồ của Tiểu Thôi hoàn toàn vô dụng, chắc tác dụng duy nhất, chính là lừa họ tới đây, để họ bị giết chết trước khi tìm được đường vào phó bản hoặc là bị thứ gì đó trong phó bản xử lý.Đám người của các hiệp hội cũng lập tức nhận ra vấn đề, bắt đào đào mồ mả tổ tiên dòng họ của NPC kia lên mà chửi.Tuy vậy, tạm thời gác chuyện tính sổ với NPC đê tiện kia qua một bên đã, trước mắt mọi người bắt đầu tiến sâu vào trong, đột nhiên trên vách tường của lối đi được cấu thành dựa trên vật liệu đặc biệt hiện lên một bản điện tử.Trên đó ghi rõ: [Vật phẩm rơi trong phó bản][Trang phục Vảy Lân - Áo] (cam)[Trang phục Vảy Lân - Quần] (cam)[Trang phục Vảy Lân - Giày] (cam)[Trang phục Vảy Lân - Nhẫn] (cam)Thuộc tính bộ 2 món: Tăng lực công kích +10%, tỷ lệ bạo kích +5%
Thuộc tính đủ bộ 4 món: Tăng lực công kích +20%, bạo kích +10%, có 5% xác suất miễn dịch bất kỳ sát thương nào (kích hoạt mỗi 80 giây một lần)[Vũ khí Vảy Tinh - Kiếm / Quạt / Đao / Cung...
Thương] (cam): Mỗi lần tấn công gây thêm 100 điểm sát thương xuyên giáp, bỏ qua mọi loại phòng ngự (giới hạn tối đa 800 điểm)Phần còn lại là một số vật phẩm phẩm chất Tím — bao gồm trang bị và tài liệu.Chú thích: Tỷ lệ rơi vật phẩm phẩm chất Cam là 5%.Nhìn rõ các vật phẩm hiển thị trên bản vẽ, lập tức trong phó bản vang lên từng đợt hít khí.Trang bị!
Lại còn là quần áo!
Lại còn là vũ khí!
Lại còn màu cam!Các hội trưởng và phó hội trưởng của các hội vỗ bôm bốp vào đùi nhau.
Con mọe nó... là thật kìa, đồ cam kìa."
Vãi cớt..."
"Vãi đéi!"
Trong giây phút chấn động này, chỉ có mỗi từ đó mới đủ sức lột tả được tâm trạng của họ."
Má ơi!
Quỳ luôn!
Có thiệt kìa!
Hèn gì bố trí phức tạp..." – Thường Nhất Minh quỳ rạp xuống, ban đầu chỉ là cảm thán một câu, kết quả lập tức bị Anh Đào và Vinh Giang, người thì bịt miệng, người thì bóp cổ họng.Hắn đang định chửi thì thấy mấy kẻ cài cắm nội gián vào hội của mình đang lom lom dòm mình, không phải nói quá chứ nó còn sáng hơn cả đèn công suất cao nữa.Thường Nhất Minh nuốt nước bọt, tuy chỉ là một câu cảm thán, nhưng hắn đã hiểu vì sao đồng đội phải bịt mồm bóp cổ mình lại.Trang bị cam, lại còn là thời trang, giá trị phó bản này vượt xa tất cả các phó bản từng xuất hiện trước đây.Tuy nhiệm vụ này bọn có cũng có một chân nhưng chủ chốt vẫn là sếp Phong tìm ra, nếu lỡ mồm mà để lộ tin tức thì người thiệt hại là sếp Phong.Thiệt hại không chỉ lớn bình thường đâu.Dù gì thì đây cũng là trang bị cam.Trang bị cam khác với trang bị tím, đồ tím phải xét đến số sao, ao càng nhiều thì thuộc tính càng mạnh, giới hạn cấp độ sử dụng cũng cao hơn, còn đồ cam thì không chia sao, chỉ cần kiếm được là có thể dùng thẳng đến lúc max cấp.
Đương nhiên, cam cấp 55 sẽ mạnh hơn cam cấp 45, nhưng không cần khắc khe như vậy, một món đồ cam thôi cũng đủ để dùng đến khi end game.Dù chưa tốt nghiệp có được trang bị cam cũng có thể dùng rất lâu rồi.
Nói đâu xa, ít nhất ở giai đoạn hiện tại thì nó là loại mạnh nhất, còn trang bị đỏ thì chỉ xuất hiện sau khi max cấp hoặc từ nhiệm vụ đặc biệt hay sự kiện đặc biệt, hiện tại nếu muốn có trừ khi mở rương mạ vàng.Lúc này, mấy hội trưởng và phó hội trưởng của các hội lớn vẫn đang nhìn chằm chằm Thường Nhất Minh.Thường Nhất Minh lùi nửa bước, tự bịt miệng lại, trừng mắt: Mơ đi!
Tôi không phản bội sếp tôi đâu!Mấy người của các hội lớn tiếc nuối thu lại ánh mắt, rồi lại sáng rực mà nhìn về phía Vân Thời.Bạc Hòa bước ra đứng chắn trước mặt Vân Thời, vẫn giữ nụ cười lịch thiệp: "Như vầy là trong lòng các vị đều đã định giá rồi phải không?
Cách vào phó bản này đáng giá bao nhiêu, tôi tin là các vị đều hiểu rất rõ."
Cái ID này chính là thằng nhãi xoay mấy hội lớn như họ vòng vòng như dế ở vòng ba của sự kiện trước đó, mấy hội trưởng muốn nghiến răng xắn tay áo lắm nhưng phó bản cao cấp trước mắt, lợi ích cao hơn tư thù.Các hiệp hội đều là người quen cả, mở mắt không thấy nhắm mắt thấy, sau này còn hợp tác nhiều, đương nhiên tỏ rõ là mình cũng biết điều biết chuyện.Bạc Hòa cười sâu thêm vài phần, nói: "Được, vậy đánh phó bản này trước."
Vân Thời cũng thu ánh mắt khỏi bản vẽ xuất hiện trên vách tường.Cùng lúc đó, cậu nhận được tin nhắn riêng từ Bạc Hòa.Vụ Lí Khán Hoa: "Đừng quên mấy server khác."
Đúng rồi, ở khu A ngoài server của họ thì còn mười một server khác.
Đây là phó bản đầu tiên rơi ra đồ cam, mà phần lớn người chơi còn chưa tìm được cách vào, nên tuyến đường mà Vân Thời đã nắm bắt là vô cùng quý giá.Thời gian giữa các server đều giống nhau, nếu các server khác chưa gặp cụ bà, chưa nhận ra mối liên hệ giữa bà, con trai bà và hai chị em Trân Châu, vậy thì họ sẽ không nhận được nhiệm vụ ẩn [Người và Quái Ngư].Tuy chưa nhận được nhiệm vụ nhưng phó bản thì vẫn có thể vàoVân Thời nhìn dòng tin nhắn, tim đập nhanh thêm mấy nhịp.Cậu nghĩ, mình có thể kiếm được rất nhiều tiền, tiến thêm một bước đến gần giấc mơ có một khu vườn trồng trọt.
Có lẽ, cậu còn có thể mở rộng giấc mơ đó ra một căn nhà có thể chứa được cả khu vườn thì sao?Không biết có phải vì đang nghĩ tới trồng trọt không, mà khi nhìn lại tin nhắn của Bạc Hòa, Vân Thời bỗng thấy có cảm giác như mình đang "cắt rau hẹ*" vậy.(*) Cắt rau hẹ: một cách nói trong game, ám chỉ việc khai thác người chơi khác để kiếm lời liên tục như thu hoạch rau hẹ.
Rau hẹ là một loại cây trồng ngắn ngày, sau khi gieo trồng, hẹ cần 1–2 tháng để phát triển đủ lớn cho lần thu đầu tiên, sau đó cứ 30–40 ngày là có thể thu hái tiếp, mỗi năm có thể cắt 6–8 lứa, trồng một lần có thể duy trì khai thác 2–3 năm rồi mới cần thay mới hoặc cải tạo đất.
HẾT CHƯƠNG 49Tưởng bé nó tăng nhịp tim vì cảm động chứ.