Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm, Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?

Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm, Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?
Chương 69


[SINH TỨC] lại có cốt truyện chính thức, tin tức này đã khiến diễn đàn chính thức của game nổ tung một lần nữa, thậm chí lan truyền ra ngoài, thu hút rất nhiều người dùng mạng chưa từng tiếp xúc hoặc vẫn đang theo dõi trò chơi này.Chỉ riêng việc bản làm lại của [SINH TỨC] đưa ra khái niệm "tận thế - văn minh - ngân hà" đã cho thấy tham vọng rất lớn của phiên bản mới.

Và cốt truyện chính thức này thực sự đã khiến vô số người chơi chấn động.Trò chơi này không giống những trò khác, không phải vừa vào game là đã phơi bày tất cả bối cảnh và câu chuyện ra trước mặt người chơi.

Thay vào đó, nó chọn cách để người chơi tự khám phá và đắm chìm vào cảm giác nhập vai, là điều mà các trò chơi thông thường khó có thể sánh được.Đúng vậy, trò chơi này một lần nữa lộ ra "chân thật" của thế giới và nhà phát triển vẫn "chó" như mọi khi.

Sau khi Vân Thời tiết lộ cách mở khóa cốt truyện, người chơi ở server 02 đương nhiên là những người đầu tiên nhận được cốt truyện này, nhưng ngay khi nhiệm vụ cốt truyện chính đến tay, họ lại hoang mang.

Vì thế trang đầu của diễn đàn lại tràn ngập những thảo luận về cốt truyện chính, cùng với những lời "thăm hỏi" thân thiết dành cho đội ngũ phát triển."

Gì vậy trời, một chút gợi ý cũng không có!"

"Lũ thiết kế chưa một lần nào làm người luôn á bây!

Bộ cứ hiện cái [Mảnh Ký Ức] *0 là xong chuyện hả?

Những mảnh còn lại ở đâu?

Làm sao tìm?

Ít nhất cũng phải cho một chút phương hướng chứ má!"

"Ầy, tui quen rồi.

Tui buông xuôi nhé, dù sao cũng có đại lão tìm cho mà, không vội."

"Ô ô ô...

Sướng vờ lờ, mấy đại lão bên server 02 đúng là sếp của sếp luôn, cái quần gì cũng đi trước người ta một bước, server tụi tui mới bắt đầu mở trận chiến được hai ngày, không biết có cùng hướng với server 02 không nữa, nếu không giống có khi nào không mở ra cốt truyện chính luông không?"

"Ê nhưng mà tốc độ của server 02 khu A cứ như gắn tên lửa sau đít ấy nhờ, khu D của chúng tôi thì giống như đi máy cày...

Lạc đề tí, máy cày cày đất tiện lợi thật đấy."

"Server 02 đang quá tải rồi, chuyển server cũng khó nhưng mà mỗi server đều có hướng đi khác nhau thì cũng thú vị lắm á."

"+1!

Cái giả thiết về thế giới song song này hay thật!

Rất mong chờ đến thời đại ngân hà sau này!"

"Vậy có ai nói cho tôi biết, rốt cuộc cốt truyện chính là gì không?"......Đã vài phút trôi qua nhưng trên diễn đàn và kênh Thế Giới server của Vân Thời người chơi vẫn đang sôi nổi bàn luận về cốt truyện chính và nhiệm vụ tên gọi là [Nhiệm Vụ].Lúc này, Vân Thời đã ở ngoại ô Nam Thành, cậu nhận khá nhiều nhiệm vụ, tất cả nhiệm vụ có thể nhận từ NPC trong Học viện Quân sự cậu đều nhận hết, cùng với nhiệm vụ hàng ngày và nhiệm vụ treo thưởng trên quảng trường trung tâm.

Sau khi sắp xếp lại, cậu phân loại chúng thành nhiều khu vực khác nhau.

Một số nhiệm vụ có địa điểm trùng nhau nên việc lên kế hoạch lộ trình dựa trên bản đồ Nam Thành có thể giúp tăng hiệu suất lên rất nhiều.Các nhiệm vụ hiện tại đều nằm trong cấp độ của người chơi, so với thời điểm mới vào game, nhân vật của Vân Thời giờ đây có thêm nhiều kỹ năng, trang bị, thuốc và bẫy.

Mặc dù kỹ năng chính của cậu nghiêng về hỗ trợ nhưng tốc độ cày quái của cậu hiện tại không hề thua kém các nhân vật chuyên tấn công.Sau khi hạ gục một bầy quái và thu thập tài liệu, Vân Thời lướt qua các cuộc thảo luận của người chơi khác trên kênh thế giới.Lúc này, mọi người cơ bản đã đoán được hướng đi, thảm họa bí ẩn đã biến hành tinh X thành tận thế, sự kiện này chắc chắn có liên quan đến thân phận và mục đích của người chơi, bởi vì họ đến thế giới này đúng vào thời kỳ tận thế.Nhưng vì không có bất kỳ gợi ý nào nên nhiệm vụ thực sự về bọn họ là gì, người chơi đưa ra rất nhiều giả thuyết khác nhau.

Xâm lấn từ chiều không gian cao hơn?

Một sàn thí nghiệm liên hành tinh?

Nhiệm vụ giải cứu để ngăn chặn sự sụp đổ của một thế giới khác?

Hay chỉ là thứ càng nghĩ càng thấy rùng rợn trong não?Vân Thời nhìn những giả thuyết màu mè đó, đột nhiên lại nghĩ đến những chiếc camera của Xà Nữ và Quái Ngư.Trong phó bản Xà Nữ, sau khi hiểu rõ mọi chuyện Xà Nữ đã rời đi luôn, cái đuôi của cô đã quét sập hang động chứa chiếc camera theo dõi mà cô không hề nhìn thấy, nên lúc đó Vân Thời và Bạc Hòa không biết rằng NPC của hành tinh X không nhìn thấy thứ này mà phải đến phó bản Ngư Quái, thông tin này mới được hé lộ.Giờ đây, NPC Chính nghĩa đã chỉ ra sự khác biệt giữa người chơi và các NPC, theo khái niệm của trò chơi, họ rất có thể không phải là người của hành tinh X, vậy giám sát Xà Nữ và Quái Ngư, liệu có phải là "nhiệm vụ" của người chơi hay không?Vân Thời theo bản năng muốn chia sẻ suy đoán này với ai đó nhưng khi mở danh sách bạn bè, ID có giá trị thân mật cao nhất vẫn hiển thị màu xám, Bạc Hòa vẫn chưa online.Vân Thời hơi giật mình dường như cậu đã quen với cảm giác có người khác ở bên cạnh ngay khi onl game, đến mức khi Bạc Hòa không có mặt, cậu cứ vô thức mở danh sách bạn bè ra xem.Thật ra điều này cũng bình thường, khi chơi game trừ những người thích chơi một mình hoặc ngại giao tiếp trên mạng, phần lớn người chơi vẫn thích được cùng bạn bè đồng hành, cùng nhau khám phá thế giới và thưởng thức phong cảnh.Vân Thời đóng danh sách bạn bè, mở bảng nhiệm vụ để kiểm tra xem ở khu vực xung quanh còn có nhiệm vụ nào chưa hoàn thành không, sau khi xác nhận không còn sót nhiệm vụ nào, cậu tiếp tục đi đến địa điểm tiếp theo của lộ trình đã lên kế hoạch từ trước.Vân Thời nhận nhiệm vụ vừa nhiều vừa hỗn tạp, muốn làm xong hết vẫn tốn kha khá thời gian, nhiệm vụ cuối cùng nằm ở một khu vực khá hẻo lánh gần thành phố, ở đây có một loại quái vật hình chim, nhiệm vụ là thu thập lông của chúng.Nhiệm vụ này không khó, chỉ đòi hỏi một chút kiên nhẫn và may mắn.

Quái vật chim cũng tính là chim, có thể bay, nếu không nhanh chóng hạ chúng, chúng sẽ bay đi mất.Vân Thời sử dụng thuốc giảm tốc, farm vài đợt là đã đủ số lông để hoàn thành nhiệm vụ.Xong việc, tất nhiên là phải quay về trả nhiệm vụ để nhận phần thưởng.

Vị trí này cách quảng trường trung tâm và Học viện Quân sự Nam Thành một quãng khá xa nên sử dụng thiết bị dịch chuyển của gia viên sẽ nhanh hơn lái xe.Ngay khi Vân Thời chuẩn bị dịch chuyển đi, cậu loáng thoáng nghe thấy tiếng kêu cứu.Vân Thời chuyển kênh trò chuyện sang kênh phụ cận, phạm vi hoạt động của kênh này là 100 mét, hiện tại không nghe người chơi nào nói chuyện cũng không thấy hiển thị NPC nào.Cậu suy nghĩ một chút, rồi đi về phía hướng phát ra tiếng động.Rất nhanh, kênh phụ cận đã có tín hiệu.[Cứu...

Cứu với...

Aaa!]Đây rõ ràng là tình huống kích hoạt cốt truyện rồi.Vân Thời lập tức chạy theo hướng phát ra âm thanh, xuyên qua một con hẻm, quả nhiên thấy hai mẹ con đang bị vài con quái vật vây hãm.Cấp độ của lũ quái vật không cao, có thể coi là rất thấp trên bản đồ Nam Thành, tổng cộng có bốn con, hai con cấp 38 và hai con cấp 30, hai mẹ con kia chỉ là người thường, họ có vẻ đã dùng hết các biện pháp bảo vệ bản thân, người mẹ rõ ràng đã bị thương khi bảo vệ con mình.Tới cũng đã tới, dĩ nhiên Vân Thời không thể chỉ giương mắt nhìn, khi những con quái vật lại một lần nữa lao vào tấn công hai mẹ con, cậu lập tức tung ra kỹ năng khống chế, nhanh chóng tiêu diệt hết lũ quái.Bốn con quái vật này đều là chó biến dị, một loại quái vật khá phổ biến trong thành phố, vốn là thú cưng của con người bị biến dị mà thành.Sau khi được cứu, người mẹ ôm đứa con trai run rẩy và ngồi bệt xuống đất, sắc mặt vô cùng tái nhợt.Vân Thời đợi cô ấy bình tĩnh lại, không lên tiếng làm phiền hay hỏi han.Trong lúc đó, cậu theo thói quen mà đánh giá hai mẹ con.Người mẹ còn rất trẻ, đứa bé chừng bảy, tám tuổi, do vừa trải qua khoảnh khắc nguy hiểm, người mẹ vẫn còn thở dốc, cậu bé thì có vẻ không bình thường lắm, cậu bé trông ngây dại, đôi mắt vô hồn, dù trên người mẹ mình đầy những vết thương nhưng cậu vẫn không có bất kỳ phản ứng nào.Cậu bé được người mẹ đang run rẩy ôm chặt vào lòng, mãi một lúc lâu sau mới dụi đầu vào mẹ mình.Hành động an ủi nhỏ nhoi này, có lẽ trong mắt người ngoài là không đáng kể nhưng cũng đủ để người mẹ lấy lại tinh thần.Người phụ nữ lau mặt, từ từ đứng lên và nói với Vân Thời: "Cảm ơn, thực sự rất cảm ơn.

Nếu không có cậu, Nhu Đoàn chắc đã..."

Nhu Đoàn hẳn là tên gọi ở nhà của cậu bé, nói đến đây người phụ nữ không kìm được, xoa nhẹ đầu con trai rồi ôm chặt vào lòng.Cô ấy không nói gì về bản thân, rõ ràng trong mắt cô ấy, đứa con quan trọng hơn rất nhiều.Người phụ nữ hít một hơi thật sâu, nở một nụ cười yếu ớt với Vân Thời: "Xin lỗi..."

Vân Thời nói "Không sao" và lấy từ ba lô ra một lọ thuốc hồi máu phẩm lam đưa cho cô."

Cảm ơn anh."

Người phụ nữ lại nói thêm một lần cảm tạ, rồi giới thiệu: "Tôi tên Bạch Thu Chỉ, đây là con của chị gái tôi, gọi là Nhu Đoàn."

"Con của chị gái?"

Vân Thời hơi ngạc nhiên nhưng nghĩ lại thì cũng không quá bất ngờ, dù sao đi nữa, tình cảm của Bạch Thu Chỉ dành cho đứa trẻ này rất sâu nặng.Đứa bé không rõ là bẩm sinh đã vậy hay do từng gặp biến cố, phản ứng cực kỳ chậm chạp, sau khi nghe Bạch Thu Chỉ giới thiệu xong, phải một lúc lâu cậu bé mới chầm chậm ngẩng đầu nhìn Vân Thời.Vân Thời thuận miệng hỏi vì sao Bạch Thu Chỉ lại đưa theo đứa nhỏ ra ngoài một mình.

Thông tin nhân vật trên giao diện của hai người đều hiển thị là "người thường", hoàn cảnh Nam Thành vốn khác An Thành, người thường cũng có thể ra ngoài nhưng đa phần đều đi theo đội ngũ, huống hồ còn mang theo cả trẻ con, nhìn không giống như được thế lực nào dẫn theo.Quả nhiên, Bạch Thu Chỉ lập tức lảng sang chuyện muốn tặng vật phẩm để báo đáp ơn cứu mạng của Vân Thời, rõ ràng là cô không muốn nhắc tới vấn đề này.Bạch Thu Chỉ hẳn là có bí mật nhưng người có bí mật trong thời mạt thế này quá nhiều, chẳng có gì lạ, đáng nói là cô thật sự biết ơn Vân Thời, phần thưởng lấy ra cực kỳ hậu hĩnh.Giá trị kinh nghiệm nhiều ít thì chưa biết nhưng bày ngay trước mặt Vân Thời là một loại dược phẩm phẩm tím (buff), [Tinh hạch] ×50, cùng một món trang sức cấp 50.Phần thưởng này có ý nghĩa gì?

Nhiệm vụ năm sao khó nhất trên bảng treo thưởng ở quảng trường trung tâm cũng chỉ cho 30 Tinh Hạch, trong khi phần thưởng của Bạch Thu Chỉ lại tương đương hai lần phần thưởng nhiệm vụ năm sao, cộng thêm một trang bị cấp 50.[Hệ thống: Có chấp nhận quà cảm ơn của [Bạch Thu Chỉ] không?]Vân Thời nhìn vào tùy chọn hiện ra rồi nhìn kỹ phần thưởng không phù hợp với nhiệm vụ, cậu cau mày.Chơi [SINH TỨC] không phải là một hay hai ngày, phần thưởng nhiệm vụ của trò chơi này xưa nay luôn rất công bằng, tại sao tự dưng lại hào phóng tặng một đống lớn phần thưởng như vậy?Vân Thời lại quan sát hai người một lần nữa, họ đúng là người thường, một người bị thương, một người còn nhỏ, nhìn qua không có bất kỳ vẻ nguy hiểm nào.Đồng ý nhận thì sẽ có ngay một phần thưởng vô cùng lớn.Vậy nếu từ chối thì sẽ thế nào?Vân Thời rũ mắt xuống, nhìn thoáng qua những thứ Bạch Thu Chỉ đưa ra, rồi nói: "Không cần.".

Cậu chọn từ chối.Mắt Bạch Thu Chỉ hơi mở to, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc, cô đương nhiên biết giá trị của những thứ này nhưng không ngờ người trước mặt lại từ chối.Bạch Thu Chỉ cúi đầu, cắn môi và ôm chặt lấy đứa nhỏ.Một lúc sau, giọng cô ấy nghẹn lại, không ngẩng đầu nhìn Vân Thời: "Cảm ơn.

Anh cứ đi đi, đừng bận tâm đến chúng tôi."

Nói xong, cô ấy kéo đứa trẻ rời đi với vết thương trên người, cũng không tự chữa trị.Vân Thời đứng tại chỗ, nhìn họ một lúc rồi quay lưng đi về hướng ngược lại.Đợi khi hai NPC kia đã đi xa, khuất khỏi tầm mắt, Vân Thời mới dừng lại một chốc rồi đổi hướng và lại đi theo họ.Cậu thực sự nghi ngờ, hai người thường ở một nơi như thế này, trên người đầy vết thương lại không nhờ dị năng giả đưa về căn cứ mà tự mình rời đi thì có khác gì tìm chết đâu?Nhắc đến cái chết, Vân Thời không thể không chú ý lại đến cấp độ của bốn con quái vật vừa rồi, tài nguyên ở Nam Thành bắt đầu từ cấp 48 nhưng bốn con quái đó lại có cấp độ thấp hơn rất nhiều.Nhìn thế nào cũng thấy kỳ lạ.Hai người đi không nhanh, Vân Thời dễ dàng theo kịp họ.Trong lúc đi theo, Vân Thời có cảm giác rằng NPC tên là Bạch Thu Chỉ kia dường như biết họ bị cậu theo dõi.Một lúc sau, hai NPC cuối cùng cũng đến nơi.Đây là vùng ngoại ô, một khu du lịch có thác nước.

Hai NPC này đang đi vào một hang đá được dây leo che phủ kín mít, rất khó phát hiện.Đợi khi cả hai đã vào hẳn bên trong, Vân Thời mới tiến đến lối vào hang đá.

Lúc này, cậu có thể chắc chắn rằng Bạch Thu Chỉ đã cố tình dẫn mình đến đây.Vân Thời bước chân vào hang đá.[Hệ thống: Người chơi [Vân Đạm Phong Lưu] đã mở khóa phó bản [Thác Nước Cửu Xà]!][Hệ thống: Tổ đội của bạn không đủ 15 người, bạn có chắc chắn muốn tiến vào phó bản không?]Đây là một phó bản ẩn mới dành cho 15 người...

HẾT CHƯƠNG 69
 
Phụ Trợ Có Thể Lấy Một Địch Trăm, Chẳng Phải Rất Bình Thường Sao?
Chương 70


Vân Đạm Phong Lưu lại mở khóa một phó bản ẩn, người chơi ở server 02 đã quá quen với chuyện này, so với cốt truyện chính đột ngột xuất hiện cách đây hai, ba tiếng thì phó bản này lại có vẻ khá bình thường.Dòng thông báo màu vàng kia lả lướt mà trôi qua, không ít người chơi chỉ xem tên phó bản rồi thôi.Gấp gì?

Dù sao thì đại lão cũng sẽ vượt qua thôi.Trận doanh chiến ở An Thành mới kết thúc, những người chơi đã khám phá hết bản đồ Nam Thành trên server của họ không nhiều, phần lớn người chơi bình thường còn chưa chơi xong mấy phó bản thông thường ở Nam Thành, với những phó bản ẩn như thế này, họ chỉ hóng hớt cho vui thôi còn các hiệp hội lớn mới là những người thực sự có hứng thú.Nhưng không biết lần này, liệu sếp Phong có định một mình phá đảo phó bản 15 người không hay sẽ hợp tác với các đại lão hiệp hội khác như phó bản [Khách Sạn Hải Nguyên].Kể từ khi game ra mắt đến nay, những nhân vật chủ chốt của các hiệp hội lớn cũng đã quen mặt với Vân Thời, giờ cũng không ngoại lệ, ngay khi có thông báo các hiệp hội đã lập tức liên hệ với Vân Thời.Vân Đạm Phong Lưu tuy nhìn có vẻ lạnh lùng và ít nói nhưng sau nhiều lần hợp tác, các hiệp hội lớn đều nhận ra vị đại lão này thực sự rất dễ nói chuyện.

Nếu là người khác, sau khi được tung hô là "đại lão" hay "Phong Thần" chắc chắn đã kiêu ngạo đến tận trời, muốn hợp tác thì phải ton hót nịnh nọt nếu không có khi còn đến mở miệng nói chuyện cũng chẳng buồn nói.Nhưng Vân Đạm Phong Lưu không như vậy cũng không hề tỏ vẻ kẻ cả gì ở đây, dù mỗi lần hợp tác đều thu phí nhưng đó là giao dịch công bằng, tiền trao tráo múc, muốn được việc thì phải trả giá tương xứng, bởi vậy giao dịch với Vân Thời luôn làm cho người của các hiệp hội lớn đều cảm thấy rất yên tâm.Lần này cũng vậy, họ đã thêm Vân Thời vào danh sách bạn bè nên ngay sau khi phó bản xuất hiện, họ lập tức liên hệ với cậu.Lối vào phó bản lần này không phức tạp như [Khách Sạn Hải Nguyên], dù người của các hiệp hội lớn không biết nhưng để phòng hờ, họ thương lượng muốn gia nhập vào đội của Vân Thời — thứ nhất, nếu tọa độ không quá khó tìm thì coi như cùng nhau mua lối vào phó bản, thứ hai, đánh phó bản vơi Vân Đạm Phong Lưu, xác suất vượt ải thành công ngay lần đầu cũng cao hơn rất nhiều.Nhưng điều mà các hiệp hội lớn và người chơi bình thường không ngờ tới là ngay khi thông báo màu vàng kia biến mất, Vân Thời đã xuất hiện tại quảng trường trung tâm Nam Thành.Chuyện gì đây?

Những người chơi trên quảng trường đều ngây ra."???

Ủa?

Vụ gì?

Sao em thấy sếp Phong đang đi dạo trên quảng trường vậy?"

"Tui cũng thấy nè.

Tui nhớ đại lão mỗi lần mở phó bản ẩn là vào luôn mà, không đủ người cũng dám mà, sao lần này lại không ở trong phó bản vậy?"

"@Vân Đạm Phong Lưu, đại lão đến chiêu mộ à?

Dù không tự tin lắm nhưng tôi vẫn yếu ớt xung phong, trị liệu nổ chí mạng ạ, nếu đại lão thiếu người thì xem xét em với~~""Mấy đứa tự tiến cử tỉnh lại đê, nhìn đi, người của mấy hiệp hội tới hết rồi kìa."

"A ha ha!

Em biết rồi!

Sếp Phong đang đợi sếp Vụ phải không?

Vụ Lí Khán Hoa hôm nay không thấy online!"

"Vãi lìn!

Đừng nói họ là thật nha!"

"Họ mà thật...

Tui khóc trôi nhà!"

"Tui vừa định hỏi không lẽ sếp vượt ải thất bại rồi, giờ thì thấy chắc tui lo xa, đại lão sao có thể thất bại, có vẻ đúng là đang đợi người."

Vân Thời đi một vòng quanh quảng trường, ngẩng đầu lên thì thấy ánh mắt của những người chơi xung quanh đều tràn ngập sự tò mò, nhìn trên kênh phụ cận và kênh thế giới, khóe mắt Vân Thời giật giật, cậu hiếm hoi mà trả lời: "Không có, tôi thực sự đã thất bại ngay ở cửa đầu tiên."

Hả???Cả đám người đang hóng hớt sững lại, mắt mở to như thể nghe được một câu chuyện lạ lùng, nhất thời chưa phản ứng kịp."

Cái gì cơ?

Sếp Phong mà vượt ải thất bại hả???"

"Kỳ diệu quá...

Có một ngày tôi lại thấy việc một người vượt ải thất bại, bị đá ra khỏi phó bản lại là chuyện không thể tin nổi."

"Kỳ diệu +1!"

"Em tính không quan tâm phó bản này nhưng mà nghe đại lão nói em hơi hơi hứng thú rồi á, phó bản gì thế?

Ngay cả Vân Đạm Phong Lưu mà cũng bị đá ra nhanh vậy?"

"[Thác Nước Cửu Xà], nghe tên đã thấy không ổn rồi..."

"Không lẽ lại là một phó bản kinh dị nữa à?"

Không chỉ những người hóng chuyện ngạc nhiên, mà cả những người của các hiệp hội lớn cũng rất bất ngờ, họ vừa mới trò chuyện riêng với Vân Thời, kết quả quay đầu lại đã thấy có người nói cậu không ở trong phó bản mà đang ở quảng trường, chuyện Vân Thời thất bại và bị dịch chuyển khỏi phó bản họ cũng biết trước những người khác.Khác với sự bất ngờ của mọi người, bản thân Vân Thời lại dễ dàng chấp nhận điều này, game mà, thắng thua là chuyện thường tình.

Hơn nữa thỉnh thoảng thất bại cũng là một chuyện thú vị, khi thua người chơi sẽ tìm mọi cách để thắng, mà quá trình này cũng là một niềm vui thuần tuý mà trò chơi có thể mang lại.Vân Thời thấy người của các hiệp hội lớn đến cũng không nói nhiều, sau khi thỏa thuận giá cả, cậu đưa tọa độ lối vào phó bản cho họ, mặc dù lối vào phó bản lần này không phức tạp như [Khách Sạn Hải Nguyên] nhưng giống ở chỗ không trải qua cốt truyện của nó vẫn có thể vào.Lần này chỉ có tọa độ mà không có hướng dẫn phó bản, vật phẩm rơi ra cũng chưa rõ, Vân Thời chỉ bán với giá hai vạn, còn về việc ai sẽ giành được chiến công đầu, điều đó hoàn toàn phụ thuộc vào năng lực và vận may của mỗi người.Sau khi nhận được tọa độ, người của các hiệp hội lớn đã lập tức hành động, họ nhanh chóng tổ chức đội ngũ, rồi ngươi đuổi ta chạy mà vào phó bản.Vị trí của phó bản lần này tuy ẩn mật, thoạt nhìn bình thường, so với Khách sạn Hải Nguyên lại càng bình thường hơn nhiều.

Tuy nhiên, dù bên ngoài có vẻ tầm thường đến đâu, phó bản mà có thể khiến Vân Đạm Phong Lưu vào rồi ra chỉ trong hai, ba phút, tất cả các đội đều đã nâng cao cảnh giác.Nhưng mà...Cũng chỉ trong vòng hai, ba phút, chính xác là 2 phút 35 giây, một nửa trong số hơn mười đội ngũ vừa tiến vào phó bản đã bị truyền tống ra ngoài, nửa còn lại cũng bị đẩy ra sau 2 phút 35 giây tiếp theo, đội trụ lâu nhất cũng không quá 15 phút, hơn mười đội ngũ, ngay ngắn chỉnh tề bị đá ra khỏi phó bản.Không một ngoại lệ, tất cả đều bị diệt đoàn.Người của hiệp hội lớn vây quanh lối vào phó bản, hai mặt nhìn nhau, mặc dù là đối thủ cạnh tranh, nhưng nhìn thì nhìn một lúc sau vẫn có người không kìm được mà lên tiếng."

Càn là cái gì?

Khôn lại là cái gì?"

"Ly là Hỏa, Khảm là Thủy...

Mấy thứ này là cái gì vậy???"

"Chả trách Vân Đạm Phong Lưu cũng ra nhanh như vậy, cái trò này muốn không chết cũng khó!"

"Không phải chưa từng gặp phó bản giải đố, nhưng phó bản này hoàn toàn không có gợi ý, làm sao mà giải được đây?!"

Trong khi người của các hiệp hội đang vò đầu bứt tai trước lối vào phó bản, Vân Thời đã tìm thấy tọa độ của một vài đạo quán ở Nam Thành tại trạm xe buýt trên quảng trường trung tâm, cậu đối chiếu với tọa độ của [Thác Nước Cửu Xà], phát hiện trên ngọn núi đó có một đạo quán, liền dịch chuyển đến gần chân núi.Trên núi là khu vực mà Vân Thời chưa khám phá, điểm hồi sinh ở đây chưa được mở nên cậu chỉ có thể tự mình đi lên để tìm vị trí của đạo quán.Chướng ngại vật của [Thác Nước Cửu Xà] khiến Vân Thời cũng rất bất ngờ.Cửa ải đầu tiên thực sự là một câu đố, cách giải là phải nhớ rõ vị trí tám phương của Bát Quái.

Vân Thời biết đồ hình Bát Quái nhưng vị trí cụ thể thì không rõ lắm, chỉ biết Bát Quái Tiên Thiên là trên là Nam, dưới là Bắc, bên trái là Đông, bên phải là Tây lại thêm thiên địa càn khôn.Không may là phó bản mà Vân Thời bước vào lại có quẻ "Đoài" mà cậu không rõ vị trí, sau khi bị dịch chuyển ra ngoài cậu lập tức từ bỏ việc tiếp tục thử và quay trở lại quảng trường trung tâm.Như đã nói trước đó, nền gạch của quảng trường trung tâm chính là một đồ hình Bát Quái, nhưng trên bản đồ không có ghi chú nên dù nhìn từ hướng nào, các quẻ cũng đều giống nhau, điểm khác biệt duy nhất là một vài ký hiệu bất đồng.Vân Thời hoàn toàn không thể hiểu, sau đó cậu nhớ đến tấm bản đồ đã thấy ở trạm xe buýt.Rất nhanh, Vân Thời đã dịch chuyển đến điểm hồi sinh gần ngọn núi có [Thác Nước Cửu Xà].Điểm này nằm ngay dưới chân núi, chỉ là con đường Bạch Thu Chỉ đưa anh đi là ở phía sau núi, còn điểm dịch chuyển lại ở phía trước.Dưới chân núi có một tấm bảng tuyên truyền lớn, xem ra cả ngọn núi, bao gồm thác nước ở mặt sau và đạo quán trên đỉnh, đều là một khu du lịch.

Thảm thực vật trên núi rất tươi tốt, các loại cây và dây leo che phủ nhiều lối đi, những chiếc ghế đá hay chòi nghỉ ngơi của du khách cũng bị phủ đầy màu xanh.Tương thích với môi trường này, Vân Thời đã gặp một vài thực vật biến dị trên đường lên núi, tốn chút thời gian cuối cùng cậu cũng đã đến được đạo quán."

Tùng Vân Quan," dù bị dây leo che phủ, những chữ trên tấm biển cũ kỹ vẫn còn rõ ràng.Đạo quán này khá hoành tráng, chiếm diện tích lớn và có nhiều phòng.Không hiểu sao, rõ ràng là không có người chăm sóc nhưng một vài phòng trong đạo quán vẫn sạch sẽ và không có quái vật, hơi kỳ lạ, song cũng thuận tiện cho Vân Thời.Trong trò chơi này, muốn tìm bản đồ Bát Quái chính xác, đương nhiên phải đến đạo quán.

Hơn nữa, phó bản lại gần với đạo quán này nên Vân Thời cho rằng cậu có thể tìm được thứ mình cần ở đây.Quả nhiên, trong thư viện của đạo quán, Vân Thời không tốn nhiều công sức đã tìm thấy sách nhập môn.Thư viện là nơi được bảo quản nguyên vẹn nhất, sách ở đây rất đa dạng, cuốn mà Vân Thời tìm được là dành cho người mới học, giải thích về Bát Quái rất chi tiết.Cuốn sách này được đặt ở một vị trí rất dễ thấy, ngay trên chiếc bàn duy nhất trong phòng, Vân Thời không chỉ xem một cuốn này mà còn xem cả những cuốn khác trên bàn.Giống như việc thu thập sách ở thư viện An Thành, sau khi xem xong một bộ sách, cậu nhận được một thành tựu đọc sách.Ngoài sách và bàn, cạnh cửa sổ còn có một án kỷ, phía trên án kỷ đặt một bàn cờ vây, trên bàn cờ vây đang có một ván cờ dang dở, Vân Thời cũng biết chơi cờ vây, ván cờ này là cấp độ nhập môn, rất đơn giản.

*Án kỷ (案几) trong văn hóa Trung Hoa là một loại bàn thấp, nhỏ, thường đặt gần cửa sổ hoặc bên cạnh ghế ngồi để bày sách, trà, nhạc cụ, cờ vây...(không chắc lắm nhưng dễ tưởng tượng thì là cái này)Đối với những người không có kiến thức về cờ vây, họ có thể sẽ không hiểu được, giống như đồ hình Bát Quái vậy.

Mà theo như những gì Vân Thời được biết, cả văn hóa Đạo giáo lẫn cờ vây đều không tồn tại trong thế giới này, ít nhất là trên tinh võng.Sau khi khám phá toàn bộ thư viện, Vân Thời quay lại lối vào phó bản.Phó bản ẩn 15 người này cũng có thời gian làm mới như các phó bản 10 và 25 người trước, chỉ là Vân Thời vừa thất bại mà thất bại thì không bị tính nên cậu vẫn có thể vào lại.Bước vào hang đá lần nữa, khung cảnh giống như lần trước xuất hiện.Lần trước khi vào Vân Thời chưa liên hệ được phó bản này với đạo quán nhưng lần này thì cậu đã hiểu tại sao hang đá lại có bố cục như vậy.Giống như ngọn núi hang đá cũng là một khu du lịch, rất có thể do có liên quan đến đạo quán nên thiết kế của hang đá này rất đặc biệt.Bên trong hang có tám cột đá bát quái, mỗi cột cao hai mét và rỗng ruột, phần ruột rỗng này là "khóa", người chơi cần quan sát phương vị hiện ra trên màn hình rồi mở đúng 'khoá" thì mới qua được ải.Màn hình này cũng được thiết kế đặc biệt, khi xuất hiện có kèm theo một chút khói sương, mang lại cảm giác huyền bí.

Về lý thuyết, nơi này đã bị bỏ hoang, các thiết bị lẽ ra đã không còn sử dụng được nhưng giờ vẫn hoạt động tốt, có lẽ liên quan đến NPC tên Bạch Thu Chỉ kia.Tại sao lại gọi là giải đố?

Bởi vì ngay khi người chơi vừa bước vào, hang đá này sẽ tự động khóa lại, ở đây cũng có rất nhiều cơ quan.Cột đá trung tâm là dễ thấy nhất nhưng một khi người chơi mở sai khóa, các bức tường đá tưởng như vững chắc sẽ hiện ra một lối đi, một khi lối đi này mở ra người chơi sẽ chết chắc.Bởi vì đằng sau những lối đi đó là một đầu rắn, khi nhìn thấy người chơi, nó sẽ ngay lập tức nuốt chửng họ.Để vượt qua phó bản này, ngay từ cửa ải đầu tiên người chơi không được phép sai.

HẾT CHƯƠNG 70
 
Back
Top Bottom