Trong [SINH TỨC], có ba cách để sử dụng kỹ năng.Cách thứ nhất là gọi tên kỹ năng, rồi nhắm vào mục tiêu để thi triển.
Cách này đơn giản nhất, nhưng vì phải gọi rõ tên kỹ năng nên đối thủ sẽ biết bạn sắp dùng chiêu gì và có thể kịp thời đề phòng.
Khi đấu với người chơi khác, cách này khá bất lợi, giống như tình huống mà bốn người kia từng gặp phải.Cách thứ hai, mỗi kỹ năng đều có một động tác cụ thể, đơn giản và cố định.
Sau khi đã quen thuộc, người chơi chỉ cần thực hiện đúng động tác đó và nhắm vào mục tiêu là có thể thi triển kỹ năng.
Ví dụ, nếu dùng vũ khí là roi dài, chỉ cần giơ roi lên rồi quất ra một cái là đã kích hoạt được kỹ năng.
So với cách thứ nhất, phương pháp này giúp người chơi dễ tạo ra yếu tố bất ngờ khi đấu với người khác.Còn cách thứ ba thì phức tạp nhất, yêu cầu khắt khe hơn để thực hiện.Trong thị trường game thực tế ảo hiện nay, trò chơi cho phép mọi người chơi tham gia, bất kể cấp độ tinh thần lực là gì.
Dù bạn chỉ là cấp thấp nhất F hay cấp cao như S, thì ngoại trừ một số khu vực đặt biệt có cơ chế chống nghiện game thì tất cả người chơi đều được trải nghiệm như nhau.Tuy nhiên, cái gọi là "như nhau" này, thật ra chỉ đúng với những người chơi bình thường.
Còn sự khác biệt thực sự vẫn nằm ở chỗ tinh thần lực, tinh thần lực mạnh hay yếu vẫn có xác xuất ảnh hưởng đến thao tác trong trò chơi.Ngắn gọn lại, ăn mặc tắm gội thì ai cũng làm được nhưng muốn thành cao thủ thì tinh thần lực phải cao.
Trong liên minh chuyên nghiệp của [SINH TỨC], các tuyển thủ phải đạt cấp B trở lên.
Vậy cách thứ ba cụ thể thao tác như thế nào?Nói theo lối trừu tượng hơn, cách thứ ba là khi bạn hoàn toàn hòa làm một với nhân vật trong game.
Kỹ năng của nhân vật cũng là kỹ năng của bạn.
Bạn hiểu rõ từng kỹ năng dùng ra sao, khi nào có thể dùng, vì chúng đã trở thành năng lực của bạn, bạn có thể thi triển chúng một cách tự nhiên như bản năng.Lấy ví dụ, nếu là kỹ năng hỏa cầu cơ bản của hệ Hỏa, với cách thứ nhất bạn phải gọi tên chiêu thức, giống như đang niệm chú.
Còn cách thứ ba, bạn không cần nói, không cần cử động, chỉ một ánh mắt hỏa cầu sẽ lập tức bắn thẳng về hướng bạn đang nhìn.
Chỉ nhìn thôi cũng thấy ngầu bá cháy rồi, có ai lại không muốn mình đạt trình độ như vậy đâu.Còn đổi theo cách nói khoa học thì người chơi đã đạt đến mức độ thuần thục với các kỹ năng mình sở hữu.
Hiểu rõ từng kỹ năng nên sử dụng như thế nào, khi nào dùng là tốt nhất, kết hợp với thời gian hồi chiêu như thế nào, tính toán chính xác vị trí và góc độ tấn công ra sao, công kích cùng một điểm tạo nên chuỗi liên hoàn khiến đối thủ bất động hay là tung đòn đẩy lùi đối phương hoặc nhắm vào yếu điểm để nổ chí mạng, tất cả đều được nắm chắc trong lòng bàn tay.Có kiểu học kỹ năng bằng cách ghi nhớ combo chiêu thức cố định nhưng nhược điểm là thiếu khả năng ứng biến linh hoạt, độ chính xác không cao, không nắm vững chiêu nào đang cd, chiêu nào đang dùng được, do dự một giây là đi một dặm, khi thực chiến có ai tốt bụng cho bạn thời gian xem thanh kỹ năng bao giờ.Vì vậy điều quyết định độ chính xác, cũng như cảm giác mượt mà khi thi triển kỹ năng, chính là ý thức người chơi, mức độ thuần thục, tinh thần lực.Cách thi triển này cũng là cách mà các tuyển thủ chuyên nghiệp trong Liên minh tinh anh của [SINH TỨC] đang sử dụng.Dưới tàng cây, thân ảnh màu xanh nhạt vừa kết liễu xong mục tiêu cuối cùng.Ngay từ khoảnh khắc người kia tung chiêu khống chế rồi diệt gọn bốn mạng, Bạc Hòa đã hiểu, người này không tầm thường.Người chơi hệ Phong tung ra một skill khống chế quần thể, kéo người lại gần, kẻ địch bị nhốt trong phạm vi kỹ năng là người mà không phải cọc gỗ, người vẫn luôn dao động, đặc biệt là khi cánh bướm vỗ xuống những người lên trong đó bị kéo giật với biên độ rất lớn, vậy mà mỗi một mũi tên cậu ta bắn ra đều chuẩn xác nhắm vào điểm yếu của kẻ địch, chỉ trong thời gian ngắn bên kia không còn một mống.Hai kỹ năng công kích đơn thể của cậu ta gần như là không có cd, nhưng cũng chỉ là gần như, thực tế kỹ năng vẫn có thời gian hồi chiêu, tuy rất ngắn - 0.3 giây.
Nếu bỏ qua 0.3 giây này khi tung skill lại ngay đúng lúc nó cd sẽ khiến tiết tấu bị gián đoạn, định thần lại cũng vẫn trễ vài giây.
Vậy nhưng cậu ta lại không gặp vấn đề đó, thao tác của cậu trôi chảy, mượt mà đến Bạc Hòa cũng không tìm được sơ hở.Kết quả, hiển nhiên cả bốn người kia chết không kịp ngáp.Bạc Hòa đứng trên cây chứng kiến toàn bộ quá trình, nhờ đó cũng có cái nhìn khái quát về hệ kỹ năng của hệ Phong.Không có đại chiêu bùng nổ, cậu chỉ dùng ba kỹ năng công kích, cùng một kỹ năng phụ trợ, vậy mà cậu ta gần như biến mình thành một thích khách thực thụ.
Không giống với những kẻ mà Bạc Hòa từng biết, nhưng cũng tuyệt đối không phải là một newbie.Có lẽ do y nhìn cậu quá tập trung, cậu ta ngẩng đầu bắt gặp ánh mắt của chính mình.Bạc Hòa vẫy tay chào một cách thân thiện, nhưng hệ Phong chỉ lạnh nhạt thu hồi ánh mắt, không đáp lại.Vân Thời lười để ý tên kia, nhờ phúc của y, quái đánh không được ngược lại giết được người.Đánh người chơi cũng nhận được chút EXP tuy không nhiều, may mắn là vẫn rơi ra ít tiền.
Vân Thời nhặt túi tiền bên cạnh thi thể, bốn mạng, 1 vàng 10 bạc 1 đồng, cũng xem như không phí thời gian.Nhặt xong, cậu quay người rời đi, tiến về khu vực ban đầu định farm quái.Thi thể ba người còn lại cũng biến mất, đi hồi sinh.Tiếp theo đó, Vân Thời tiếp tục cày quái theo đúng kế hoạch ban đầu, vẫn ở trong khu rừng ấy.
Tên hệ Sương kia cũng không rời đi, chỉ lặng lẽ farm quái ở khu vực bên cạnh.
Hai bên không ai quấy rầy ai, thế giới hoà bình.Độ chân thật của trò chơi này cũng thể hiện rõ trên bản đồ, đảo Song Tử có diện tích tương đương với hai hòn đảo thực ngoài đời, rất lớn, khu vực để cày quái cũng rất nhiều.Thêm vào đó điểm spawn* của người chơi hầu hết ở các khu vực ngoài đảo, muốn vào được làng phải vượt qua một vài trạm kiểm soát, vậy nên chỗ của Vân Thời cũng không nhiều người. * Spawn point: điểm xuất hiện/ điểm sinh ra.Không giống những game online khác, thường xuyên gặp phải những nhóm tranh (giành) quái dã ngoại, ở đây Vân Thời một mình một cõi đánh thẳng lên level 8, mà lúc này tốc độ thăng cấp chậm lại, sói biến dị level 5 cung cấp cho cậu nhiều EXP nữa, nếu muốn đạt được lượng kinh nghiệm tốt hơn thì phải tìm quái cấp cao hơn, ổn nhất là level 10.
Cấp quái càng cao càng phải đi sâu vào rừng.
Sau khi dọn xong đợt quái trước mặt, Vân Thời rút lui khỏi phạm vi hoạt động của chúng, nghỉ ngơi ba phút.Nghỉ ngơi chủ yếu là để hồi lại máu.
Trước mắt trên tay Vân Thời không có thuốc hồi máu, bản thân cũng không có skill trị liệu, muốn hồi đầy máu chỉ có một phương pháp là nghỉ ngơi, nhân tiện lấy ra chân chim nướng và ít nước từ lúc còn trên thuyền, lấp đầy giá trị sinh tồn.Sau khi giá trị sinh tồn và lượng hp đã đầy, Vân Thời đứng dậy đi sâu vào rừng.Càng vào sâu, cảnh vật càng khác biệt so với bên ngoài.
Cây cối ở đây to lớn và rậm rạp, tán cây dày đặc cho gần như không có ngọn cỏ nào mọc được.
Mặt đất phủ đầy một lớp lá rụng ẩm ướt, chỉ có một khu vực gần con suối là có bụi gai thấp lè tè.
Mỗi bước chân giẫm lên lá rụng lại phát ra tiếng sàn sạt khe khẽ, âm thanh tuy nhỏ nhưng không chỉ có một mình cậu.Vân Thời quay đầu lại, quả nhiên, tên người chơi hệ Sương kia cũng đã theo kịp.
Đôi mắt phía sau cặp mắt kính vẫn giữ nụ cười vô hại, nghiêng đầu tỏ vẻ không biết gì nhìn cậu.Vân Thời không nói gì, tiếp tục đi về phía trước.
Cấp bậc của đối phương cũng xêm xêm cậu, cả hai vốn farm quái ở cùng một khu, giờ cùng tiến sâu vào rừng để săn quái cấp cao cũng là chuyện bình thường.
Vân Thời lại đi thêm một lúc, kỳ lạ, sao không có con quái nào?
Ngay lúc đó giữa khu rừng vắng vẻ chợt vang lên tiếng đánh nhau.
Vân Thời lần theo hướng âm thanh phát ra liền thấy hệ Sương kia đang đánh nhau cùng một cái cây biến dị...Kỹ năng của hệ Sương có hơi xuất quỷ nhập thần, vũ khí của y là hai cây đoản thương.Khi bộ rễ của cây kia trồi lên khỏi bùn đất, y biến mất tại chỗ chỉ để lại một làn sương mù cùng ánh chớp lạnh lẽo từ một mũi đoản thương được phóng ra, mũi thương đâm thẳng vào thân cây.
Tiếp đó Vụ Lí Khán Hoa đột ngột xuất hiện phía sau quái cây, đoản thương còn lại lần nữa đâm trúng thân cây, vị trí vừa khéo mà khớp với nhát đâm đằng trước.Quái cây không phát ra tiếng, nhưng toàn thân nó rung lên dữ dội, cành lá lay động, rễ cây khua tán loạn, đủ thấy phát vừa nãy lực sát thương không thấp.Vụ Lí Khán Hoa vẫn chưa dừng lại.
Hắn rút cây đoản thương đang cắm trên thân cây ra, nhanh chóng ghép với cây còn lại trong tay hợp thành một cây thương dài hai đầu.
Lập tức, hắn tung đòn liên hoàn, đâm, chém, quét ngang, quái cây cao gấp đôi người ngã xuống đất, Vụ Lí Khán Hoa tiếp tục bật người nhảy tới, thân hình biến thành làn sương mù rồi bất ngờ hiện ra phía trên quái cậy cách mặt đất hơn hai mét.
Từ trên cao, hắn lao xuống như một mũi tên, cây trường thương trong tay đâm thẳng xuống, mũi thương sắc bén xuyên trúng đúng chỗ đã tấn công lúc trước.Quái cây run rẩy kịch liệt rồi lập tức cứng đờ, sinh khí như bị rút sạch, không còn nhúc nhích.Vân Thời âm thầm tính thời gian, 25 giây.Thực vật biến dị.Trong thiết lập của [SINH TỨC], sau trận tai nạn không rõ nguyên nhân kia, không chỉ loài người chết hàng loạt mà nhiều động thực vật cũng bị dị hoá.
Nếu là thực vật biến dị, khả năng ẩn mình che giấu năng lực của chúng nó lớn hơn động vật biến dị nhiều.Vậy nên, Vân Thời lần nữa nhìn về bụi cây gai thấp tè cạnh dòng suối, bước lại gần.
Quả nhiên một dây leo từ trong bụi gai bất ngờ vọt ra quấn lấy cậu.Vân Thời lập tức lùi về sau.[Gai Độc Bụi Gai]Cấp: 10HP: 888Kỹ năng: [Sinh Trưởng] mỗi 10 giây sẽ hồi lại 50% máu; [Triền Nhiễu] mỗi vòng quấn quanh con mồi, độc tính tăng 10 điểm; [Ký Sinh] ???Ba kỹ năng?
Là quái tinh anh sao?
Mà kỹ năng cuối cùng là gì.Vân Thời nhíu mày.
Không cho cậu nghĩ nhiều, dây leo lập tức đánh úp lại, tầm tấn công còn xa hơn cậu dự đoán.Vân Thời né tránh, đồng thời tung đòn phản kích, nhắm thẳng vào phần gốc rễ ở trung tâm bụi gai.Tiếc là, bụi gai quá rậm rạp, đầy những nhánh cây đan xen, cản lại phần lớn sát thương.Đối mặt với loại quái này, nhược điểm của nhân vật Vân Thời đang chơi lộ ra hoàn toàn.Damage chủ yếu chỉ dựa vào nổ bạo kích, mà nhánh cây rậm rạp che chắn gần như toàn bộ yếu điểm, chí mạng vô hiệu, sát thương bị giảm đáng kể, không những vậy, kỹ năng của cậu không có sức công phá trong khi bụi gai lại có skill hồi máu.
Vũ khí phụ chủ yếu gây sát thương bằng các đòn đâm nhưng bụi gai lại khó tiếp cận, gần như không thể phát huy được gì.Cuối cùng tuy rằng không mất máu, lại dây dưa với nó mất ba phút.Bụi gai không còn vùng vẫy, mà nhanh chóng héo rũ lộ ra một nụ hoa kỳ lạ, bên cạnh còn rơi một ít nguyên liệu.[Bạn đã tiêu diệt thành công Gai Độc Bụi Gai!][Hệ thống: Chúc mừng người chơi đã lên level 9!]Tuy thăng cấp, Vân Thời lại chẳng mấy vui vẻ.
Cậu vừa định quay lại nhặt chiến lợi phẩm, thì bất ngờ bị ai đó kéo mạnh ra sau.
Đối phương rõ ràng vừa sử dụng kỹ năng dịch chuyển tức thời, chỉ trong chớp mắt cậu đã bị lôi ra cách vị trí cũ gần 5 mét.Còn chưa kịp khó chịu, thì nụ hoa kia đột ngột nổ tung.
Một luồng sương mù lẫn hạt nhỏ từ nụ hoa phát tán ra như khói độc.[Ký sinh]: Khi chết để lại hạt giống, sẽ gieo rắc tử vong sau 2 giây."
Cậu chưa từng chơi [SINH TỨC] à?"
Giọng nói dịu dàng như nước vang lên bên tai Vân Thời."
Quái thuộc hệ thực vật thường có kỹ năng ẩn, nhiều con, kể cả Boss, khi chết vẫn có thể tung ra chiêu cuối, còn gọi là 'One hit*'."*One hit: một phát chết luôn.Bạc Hòa liếc nhìn người đứng bên cạnh, y ngạc nhiên một chút, thao tác lão luyện không chút nào giống newbie.Ban đầu, Bạc Hòa chỉ hơi ấn tượng với cậu chàng này, dùng skill hỗ trợ mà đánh ra được cái nết của thích khách, nhưng giờ thì anh thực sự bị người này gợi lên hứng thú.Người bên cạnh nghĩ gì thì Vân Thời không biết, cậu chỉ biết đám người thiết kế ra con game này nhất định cuộc sống có vấn đề.
Ngay cả kiểu người không thích so đo như cậu mà còn muốn tìm đám dev* kia để thăm hỏi vài câu.*Dev là viết tắt của "developer", tức là nhà phát triển hoặc lập trình viên – người thiết kế, lập trình và vận hành một trò chơi (hoặc phần mềm nói chung).Vất vả lắm mới giết được con quái, hí hửng tới lượm đồ, rốt cục lại bị kỹ năng ẩn nổ cho banh xác, kinh nghiệm vừa kiếm được bốc hơi luôn.Cậu rất muốn hỏi, mấy ông có dám tự vô game chơi thử một lần không?Vân Thời hít một hơi thật sâu, rồi quay lại nhìn Vụ Lí Khán Hoa: "Cảm ơn."
Tuy ấn tượng chẳng ra gì, nhưng nếu không có người kia có lẽ giờ cậu đã rớt cấp.Bạc Hòa nói: "Không có gì.
Cậu có ngại không, tôi muốn hỏi trước đây cậu từng chơi game nào?"
Vân Thời chớp mắt.
Trong đầu cậu lướt qua hình ảnh trận chung kết của một giải đấu lớn.
Cậu không nói chi tiết, chỉ đơn giản đáp: "Chơi nhiều game rồi."
Bạc Hòa nhướng mày nhưng cũng không hỏi thêm.
Đúng lúc đó, em họ y nhắn tin tới, báo là đã đến bờ biển và giục y ra đón người.Bạc Hòa nhìn thấy cái bóng xanh nhạt thấp thoáng bên kia, đang định nói rằng mình có việc.
Nhưng chưa kịp nói, bên kia đã liên tiếp bắn tin nhắn tới:"Đừng nói là anh không tới nha?"
"Anh tính giả vờ treo máy hả?"
"Không, không thể nào...
Không lẽ anh đang tìm lý do để trốn?"
"Anh à, đội trưởng Bạc à, Bạc tổng của em à, ba năm trước anh hứa, có thời gian sẽ dẫn em chơi mà, ngài mới xuất ngũ có hai năm mà giờ ngài đã quên lời hẹn ước năm xưa rồi sao?"
Bạc Hòa: ......Vân Thời nhặt xong đống vật phẩm rơi ra từ con quái Bụi Gai, quay lại thì phát hiện hệ Sương đã rời đi từ lúc nào, mà hệ thống thì hiện lên một thông báo.[Vụ Lí Khán Hoa] gửi lời mời kết bạn.
Bạn có muốn chấp nhận không?[Hôm nay bận, hôm khác chơi tiếp nhé?]Vân Thời nhấn đồng ý, rồi mở ba lô ra sắp xếp lại đồ đạc một chút.Trong ba lô, cành cây khô là thứ chiếm nhiều nhất, tiếp theo là các loại thảo dược, rồi đến một đống nấm với màu sắc và tên gọi khác nhau, độc hay không độc cũng không biết.Thảo dược thì có cam thảo, thược dược và bạc hà.
Đồ ăn được thì có trái cây, không nhiều, chỉ hai trái.
Ngoài ra là mấy món từ lúc còn ở trên biển, đùi chim nướng và thịt cá mập.
Nguyên liệu chế tác thì phong phú hơn, da sói, nanh sói, da cá mập, gai độc của bụi gai và cả hạt giống từ quái hoa.Tất cả đều có ghi chú chi tiết.
Da thú có thể dùng làm áo giáp hoặc cánh buồm.
Nanh sói và gai độc thì được đánh dấu là vật phẩm loại xanh lục (tốt), dùng để chế tạo vũ khí phụ hoặc bẫy.Bẫy?
Là loại dùng để săn thú sao?
Cậu cũng không chắc lắm, nhưng nghĩ lại thì mấy thứ nguyên liệu này, cho dù không đem giao dịch với người chơi khác, bán cho NPC cũng có thể đổi được ít tiền.Sắp xếp xong xuôi, Vân Thời đang định đóng ba lô thì bất ngờ phát hiện, đôi giày và đôi vớ của NPC Nhan Tử Ngọc vẫn còn chễm chệ chiếm hai ô vuông trong túi.Sao thứ này còn ở đây vậy?Hai cái này là vật phẩm màu xám, tức đồ phẩm chất thấp nhất, không có chỉ số, không có ích lợi gì.
Thường thì gặp loại này, chỉ cần đến điểm giao dịch với NPC là hệ thống sẽ tự động thu lại, giá rất rẻ, chừng một hai đồng là cùng.Chẳng lẽ do cậu gây hấn với thương nhân vũ khí nên không bán được?Vân Thời định ném luôn, nhưng chợt nhớ là... mình nghèo, một hai đồng cũng là tiền, lại thôi.Cậu nhìn thời gian, nửa tiếng nữa là sáu giờ.
Vẫn kịp đánh thêm vài mống, nhưng cậu không định ở lại cánh rừng đầy thực vật biến dị này nữa.Cậu đổi chỗ, tìm mấy con động vật biến dị level 8- 10.Thế nhưng quái thì chưa thấy đâu, lại gặp được một NPC.Tên: Ôn Phong KhởiCấp: ???Dị năng: Thuỷ[Mất trí nhớ]: Người này đang trong trạng thái mất trí nhớ..."
Trên người cậu, có một mùi hương rất quen thuộc..."
Hai người gặp nhau ở trước vách đá, NPC tên Ôn Phong Khởi đã chủ động gọi Vân Thời lại khi đi ngang qua cậu.Theo lý thuyết, mấy lời thoại như vậy vốn chẳng có gì lạ, nhưng không biết sao giữa mày Vân Thời giựt giựt, ma xui quỷ khiến cậu buột miệng hỏi một câu:"Mùi gì?"
NPC kia hơi lùi lại nửa bước, nhíu mày, sau đó chắc nịch:"Mùi thúi!"(=))))))))))))))))))))))))))))))))))))Vân Thời: ...Khoé mắt Vân Thời nhảy lambada, cậu lôi đôi vớ ra ném xuống đất, chỉ vào hỏi:"Anh nói cái này?"
NPC kia lập tức lùi hẳn ra sau, thậm chí còn khoa trương mà bịt kín mũi miệng, nhìn Vân Thời như nhìn dũng sĩ:"Đúng vậy!
Nó giống mùi của một người tôi quen nhưng tôi lại không nhớ là ai."
Biểu cảm của Vân Thời từ từ nứt ra.
Cậu nghi ngờ cái mũ giáp của mình quá cũ không bật được tính năng khứu giác nên mới không ngửi được mùi của thứ này, vậy mà cậu còn mang thứ này rời thuyền, cùng người khác vào thôn, mua vũ khí, đánh nhau, farm quái...Đệchhhhh!Lúc này NPC còn đang hỏi: "Cậu biết người đó tên gì không?"
Vân Thời nghiến răng nghiến lợi: "Nhan Tử Ngọc!"
"Nhan Tử Ngọc, Nhan Tử ..."
NPC che đầu "Hình như tôi nhớ được gì đó, người đó... thế nào rồi?"
Vân Thời: "Chết rồi!"
"Chết rồi?!"
đầu Ôn Phong Khởi đau muốn nứt ra, đỡ vách đá, thở gấp, một lát sau anh ta mới ngẩng đầu lên, "Tôi nhớ ra rồi!
Nhan Tử Ngọc là đồng đội của tôi!"[Hệ thống: Chúc mừng người chơi đã xúc tiến cốt truyện ẩn "Đồng Đội Biến Mất".][Hệ thống: Tự động nhận nhiệm vụ "Cái chết của Nhan Tử Ngọc".]Một dòng chữ màu vàng rực rỡ lướt ngang giữa không trung hiển thị cho toàn bộ người chơi cùng bản đồ:[Hệ thống: Chúc mừng người chơi [Vân Đạm Phong Lưu] đã xúc tiến cốt truyện ẩn "Đồng Đội Biến Mất"!]Được hệ thống thông cáo toàn server có hai trường hợp: Một là có người chơi kích hoạt nhiệm vụ thăng cấp thế giới của server; hai là có người chơi mở cốt truyện ẩn.Hôm nay mới mở server nên rõ ràng là không phải cái đầu.Kênh Thế Giới lập tức bùng nổ, vô số tin nhắn dồn dập, nhiều nhất đương nhiên là làm sao mở cốt truyện ẩn?
Mấy cái cốt truyện ẩn kiểu này sau khi hoàn thành phần thưởng khá phong phú, thậm chí còn có vật phẩm duy nhất, có thể là vũ khí, có thể là kỹ năng...Vân Thời:...Nói ra sợ mấy người không tin chứ mở được cốt truyện này chẳng qua là vì tôi nghèo.
HẾT CHƯƠNG 4