Tâm Linh Phòng Học Số 1

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
385859302-256-k389669.jpg

Phòng Học Số 1
Tác giả: sterling2212
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả:Cát
câu chuyện bắt đầu vào ngày nhận lớp của 25 học sinh lớp 11 trường THPT NH,khi mà tất cả mọi người đều học cùng nhau ở năm lớp 10,ai đối với ai cũng đều là những người quen
nhưng họ dường như có sự dè chừng với lớp học mà họ sẽ học cùng nhau trong năm học sắp tới
Phòng học số 1
trong lúc mọi người đang lo lắng nhìn cánh cửa lớp đã mở sẵn ra,một trong số họ đã rời đội hình và hướng tới nó
người vừa bước lên tên là Châu Vũ Hoài An,học sinh lớp 11A2 trường THPT NH
Lưu Ý: Bối cảnh,thời gian,nhân vật và thông tin trong tác phẩm không có thật Tags: hocduonghorrorkinhditâmlinhtâmlí​
 
Phòng Học Số 1
Chương 1: Phòng Học Số 1


Ngày 26 tháng 8 năm 20XXTrường THPT NHhôm nay là ngày học sinh và giáo viên quay lại trường,thời điểm trước khai giảng và sau hè, ngày nhận lớp. trường THPT NH năm nay lại khá đặc biệt, với tư cách là một trường điểm top tỉnh, nơi này chứa đựng số học sinh đông như ong vỡ tổ, trường dù to cỡ nào cũng chứa không hết những học sinh này,chính vì vậy năm nay có một lớp ngoại lệ phải học ở một phòng học tách biệt với các khối lớp còn lạiphòng học số 1,lớp 11A2vì sao là lớp 11A2 ư?

đơn giản vì đây là một lớp học cực kì cá biệt,chữ cực kì này không hề làm quá bất cứ ý nào.khi mà một lớp chỉ 24 học sinh,số học sinh này ít bật nhất ngôi trường nhưng lại tiềm tàng rất nhiều những mầm "bệnh" cần được cách lylại nói đến phòng học này,phòng học số 1 không thật chất được gọi là một phòng học,gọi là một nhà kho cũ thì đúng hơn.

Bởi vì diện tích căn phòng to hơn rất nhiều so với một phòng học bình thường,nhưng được cái lại cũ kĩ hơn bất cứ căn phòng nào trong ngôi trường này. cả bàn ghế,bục giảng,bảng đen hay cửa kính đều mang đậm dấu ấn cũ nát, không những thế,căn phòng này còn nằm ở cái nơi đắt địa bật nhất trường. ngay sau sân trường,khuất tất cả ánh nhìn có thể thấy khi đứng trong khu vực lớp học và các phòng chức năng.24 học sinh lớp 11A2 lặng người nhìn phòng học mớitất cả họ đều quen biết từ năm lớp 10 nên ai đối với ai đều có sự quen biết nhất định,họ đủ hiểu tại sao họ lại bị lưu đày qua cái nơi vắng tanh này.

Mang tiếng là lớp học "khó dạy" nhất trường giờ đây cũng bị chùn bước bởi không khí bên trong phòng học nàyđúng lúc mọi người còn đang do dự,một bóng dáng thản nhiên bước ra khỏi đội hình và bước đến trước cửa phòng học rồi quay đầu lại nở một nụ cười"đứng đây lâu sẽ bị mỏi chân đấy,vào thôi,thầy cũng sắp đến rồi"cả lớp như ong vỡ tổ rầm rộ lên,bọn họ quay vào nhau thì thì thầm thầm,chân cũng nhanh bước bước theo sau người kia vào lớp. bỗng một người đi lên ngang hàng với thân hình đang dẫn đầu, người nọ nghiên đầu"mày cũng thấy chỗ này kì lạ mà phải không?Hoài An""câu đó phải là tao nói chứ,nơi này trông khác thường hơn so với đợt hè thật"người tên Hoài An nhún vai nóicả lớp bắt đầu ngồi lại chỗ ngồi của mình như năm lớp 10,rầm rộ bàn tán về phòng học này.

Hoài An và cả người kia cũng yên vị tại chỗ bản thânmột nữ sinh bàn kế nhìn vào góc lớp,nơi cả hai người họ ngồi rồi thích thú ghé vào tai người bạn bên cạnh thì thầm"mày có thấy Khánh Vũ trông bảnh trai hơn năm ngoái không"người bạn bên cạnh đang bấm điện thoại cũng tạm dừng nhìn qua hướng bọn người Khánh Vũ ngồi,đánh giá một hồi rồi đáp lại bằng một giọng điệu đương nhiên cùng chút kì quái"Khánh Vũ lúc nào chả bảnh trai,mày phải chú ý tới thằng bạn thân của nó kìa""ồ?ý mày là Hoài An?"cô bạn thích thú nhìn quagiới thiệu một chút,tôi tên là Lê Như Cầm,là một học sinh lớp 11A2 xui xẻo này,cô bạn kế bên tôi gọi là Phan Huỳnh Thư,cũng cùng số phận chung lớp với tôi, còn hai người mà chúng tôi đang đánh giá lần lượt tên là Châu Vũ Hoài An cùng Phạm Minh Khánh Vũ,người sau là hot boy nóng nhất trường với gương mặt đẹp như tạc tượng,người trước lại là một người kì lạ mới chuyển tới lớp tối cuối năm ngoái,người này không được đẹp như người kia nhưng cũng không kém bao nhiêu,từng gây sốt nhan sắc trong trường khi mới chuyển tới.chúng tôi chỉ đơn giản là đánh giá họ sau kì nghỉ hè mà thôiđiều kì lạ mà Huỳnh Thư nhắc tới đó chính là tính cách của Hoài An.

Tôi nhớ không nhầm thì năm ngoái cậu ta khá ít nói chuyện,mặt lúc nào cũng đơ một khúc như cây gỗ thế mà lúc này lại đang cười nói thân thiện?Thành thật mà nói tôi là một người mê trai,nhất là những chàng trai mang nét đào hoa,tên Hoài An này gương mặt đúng gu tôi nhưng lại quá ít cười,nhìn cậu ta cười như này đúng là tôi có chút rung độngvừa hay,Hoài An lúc này nhìn thấy cô nàng,cậu ta cười một cáikhông,tôi nghĩ là mình đổ cậu ta rồiHuỳnh Thư nhìn Như Cầm một cách chán nản,cô nàng có vẻ như không bất ngờ lắm khi cô nữ sinh này bày ra vẻ mặt đó.phía này Khánh Vũ nhìn thấy Hoài An nhìn qua sau lưng mình cười liền lấy làm lạ"mày cười gì đấy?"

"tao vừa phát hiện có người đổ tao rồi""???"

Khánh Vũ quay qua sau nhìn lấy Như Cầm đang trừng to mắt đỏ mặt,khá khó chịu nhăn mày nói"mày hứng thú với con nhỏ đó à?"

"dù sao cũng là một cô nàng,mày cần gì nặng lời thế" Hoài An ha hả cười,tâm trạng khá vui vẻđúng lúc cả lớp đang ồn nhất,một người đàn ông từ ngoài cửa lớp bước vàonhìn thấy người này,phân nửa lớp liền im lặng,phân nửa còn lại nhìn một cái rồi lại nhỏ giọng thì thầm tiếpngười đàn ông có vẻ không được hài lòng cho lắm,dùng cây gậy gỗ dài khoảng hơn một mét ra đập mạnh xuống bàn,trầm giọng giới thiệu"tôi tên là Trần Quốc Lý,giáo viên bộ môn Vật Lý và đồng thời sẽ là chủ nhiệm của lớp mình"thầy Lý vừa dứt câu,toàn bộ 24 học sinh trừ hai con người nọ ra đều im phăn phắtHoài An hỏi nhỏ"ai vậy?"

Khánh Vũ nhẹ giọng nói"chưa học chưa biết,nhưng mà có lẽ là số 08""à,người này lành tính nhỉ"Hoài An hỏi lại,Khánh Vũ đáp bằng một cái gật đầu và nói"không sai,đây là một trong những 'số' lành tính nhất"
 
Phòng Học Số 1
Chương 2:Sứ Giả


"lớp chúng ta khá đặc biệt khi được học ở nơi này,thầy biết là các em hiểu rõ tại sao mình lại phải học ở nơi khuất tầm nhìn này,vì vậy thầy mong chúng ta có thể thay đổi ánh nhìn của người khác về lớp chúng ta"thầy Lý bắt đầu nói với giọng điệu nghiêm khắc,có vẻ thầy rất có niềm tin mình có thể sửa đổi được lớp học này,nhưng lại càng tệ hơn khi hầu hết học sinh đều tỏ ra vẻ chán ghét khi câu chuyện của thầy đi càng xa9h00đây là thời gian giáo viên chủ nhiệm sinh hoạt lớp,chính vì vậy thầy Lý sẽ ở trong lớp đến 10h. một học sinh nam cáu kỉnh ngoáy lỗ tai rồi khoanh tay đặt lên bàn rồi nằm ngủ. vừa hay hành động này lại rơi vào mắt thầy Lýthầy có vẻ vô cùng tức giận,đập bàn một cái thật to rồi quát lớn"này em kia,em có nghe tôi nói không thế?"

'em kia' vẫn như thể không có gì ngáp một cái,dần chìm vào giấc ngủthầy Lý tức giận mắng to,mặc kệ cậu học trò vẫn bỏ ngoài tai mà sõng soài ra ngủ. tất cả đều được đưa vào mắt Hoài An,cậu nhìn bạn học gan to của mình mà thầm suy nghĩngười này có vẻ chính là Lâm Khải, học sinh có nhiều tai tiếng bậc nhất cái trường này, với điểm số chạm đáy,hành vi vi phạm nội quy đánh theo từng trang,người này đặc biệt gây chú ýHoài An nhìn hắn hồi lâu rồi thì thầm với Khánh Vũ"hắn là sứ giả mới sao?"

Khánh Vũ đồng thời cũng đang đánh giá Lâm Khải,cậu ta như nửa mơ nửa thật nói"có vẻ chăng? nhưng tao thấy khí của nó hỗn loạn quá"Hoài An gật gật đầu,sau đó cười nhẹ nói"hôm nay là thứ 6 phải không?,tối nay là biết "một ngày sau câu nói của Hoài An liền trôi qua nhanh đến bất ngờ,18h00 ngày hôm đấyChâu Vũ Hoài An vẫn trên người mặc đồng phục trường,cậu ngồi ở góc cây đa to lớn phía sau lớp học bấm điện thoại. với ánh hoàng hôn vừa buông xuống,Hoài An chán nản gục xuống một lúc...cộc..."này..."

"An...Hoài An!"

Hoài An giật mình tỉnh dậy,trừng to mắt nhìn người phía trướcLà Lâm Khải,cậu ta đang sử dụng một biểu cảm vừa có vẻ khó chịu cũng lại có vẻ sợ hãi.

Hoài An nhìn xung quanh,vẫn là chỗ cũ nhưng trời tối rồi,chẳng có ai cả,nơi này chỉ có cậu với Lâm Khải thôiHoài An láo liếc nhìn xung quanh như thể đang tìm kiếm thứ gì đó. hành động này vừa hay lọt vào mắt Lâm Khải,cậu ta xoa xoa gáy nói"mày tìm thằng Vũ phải không?nó bây giờ không có ở đây đâu,tốt nhất nên về đi""tại sao?"

"gì?tao tưởng mày biết chứ?hai người không phải hẹn ra đây à?"

"không,vế sau nữa cơ" Hoài An nhìn Lâm Khải chằm chằm,nhất cử nhất động đều được cậu đánh giá kĩ lưỡngLâm Khải bỗng khựng người,có chút khó nói lúng túng"cái này...nói ra có thể mày không tin,...tao hình như bị ma theo chân""ừ,thế sao lại đuổi tao về?"

Hoài An không quan tâm,cậu đã xác định được thân phận của người này rồi,nhưng lại có một số thứ trên người người này làm cậu thấy hứng thúLâm Khải trừng mắt nhìn cậu,như thể bản thân đang bị khinh thường nhưng cũng đồng thời mang theo nét dò xét"mày là ai?"

Hoài An vẫn ngồi ở cái bục cây đa nọ,mặc cho Lâm Khải đã nhìn đến nát cái đỉnh đầu mình vẫn không chịu đứng dậy mà bình thản nói"không phải tao,mà là chúng ta. chúng ta là sứ giả""sứ giả?"

Lâm Khải nghi hoặc hỏi"trường này có quỷ,chúng chỉ xuất hiện mỗi sau 19h00 mỗi tối thứ 6 đến 23h59 chủ nhật mà thôi, bọn tao gọi đó là dị thể hay vật thể vô hình. dị thể không phải ai cũng thấy được,chỉ một phần nhỏ người được chọn mới được phép nhìn thấy chúng, và họ được gọi là sứ giả""nói như vậy,tao là người được chọn?"

"không sai""nhưng tao có thấy con ma nào lảng vảng xung quanh đây đâu?"

Hoài An ngước lên nhìn hắn,lần này cậu đứng dậy nhẹ nhàng nói"mày chỉ là bán sứ giả,mày thậm chí còn chưa vượt được qua bài kiểm tra mà 'nó' đưa ra nữa mà nói đến việc nhìn thấy"Lâm Khải do dự"bài kiểm tra gì chứ?"

Hoài An im lặng,cậu chỉ là nhìn lên mặt Lâm Khải một chút rồi đưa tay lên xoa bên má trái của cậu ta,ngay lúc Lâm Khải còn đang mơ hồ,Hoài An đã kéo từ mặt cậu xuống một thứ nhớt nhớt màu đen.thứ này có hình dạng như một cục slime với độ dính tay nhân 5,có chút quái dị và khá vô hạiHoài An cũng không có gì là sợ hãi,giải thích"đây chính là vật thể vô hình,thứ này cấp khá thấp,không làm hại"Lâm Khải nghe đến đây dường như cũng không còn kinh hãi nữa,thay vào đó là biểu tình bất ngờ và kèm theo chút nghi hoặc"nhiệm vụ của 'nó'mà mày nói là đây à?"

"mày bị đần à?"

Hoài An ngán ngẩn thốt nên lời"mày thậm chí còn chưa vượt qua nhiệm vụ cốt lõi để trở thành một sứ giả thật sự nữa cơ đấy"Lâm Khải không nói gì,cậu ta cảm thấy bản thân đang bị xúc phạm18h30khoảng không gian yên tĩnh kéo dài bị phá vỡ bởi tiếng bước chânngười đến là Khánh Vũcậu ta mặc trên người bộ đồng phục trường,sự khác biệt duy nhất có lẽ là chiếc khăn màu đỏ thẫm trên trán.Khánh Vũ lướt qua người Lâm Khải,bước thẳng đến chỗ Hoài An,từ trong túi quần lấy ra một cái khăn hệt như cái cậu ta đeo trên trán rồi cột vào tay trái người trước mặt,nói"còn 15 phút,chúng ta đi thôi"Hoài An chỉnh lại khăn đỏ trên tay,hướng Lâm Khải cười nói"thứ này là Minh Phép,đây là điều kiện để chứng minh mày đã trở thành sứ giả"
 
Phòng Học Số 1
Chương 3:Sứ Giả Thứ 6(1)


18h40,nhà kho sau căn tin trườngKhánh Vũ cùng Hoài An đứng trước cánh cửa lớn. trường THPT NH có 3 nhà kho lớn,một cái hiện đang được sử dụng,một cái bị bỏ hoang là cái này và cái cuối cùng chính là phòng học số 1 mà lớp 11a2 bọn họ đang sử dụngnhà kho này được đóng kín bởi một ổ khóa lớn,cửa làm bằng gỗ nâu dày cùng cũ kĩ,không khí xung quanh tràn ngập sự âm u quỷ dị. cỏ cũng đã mọc đến đầu gối,chứng tỏ nơi này đã lâu không được ghé tớiKhánh Vũ bước đến gần cánh cửa hơn,sau đó từ trong túi lấy ra một cái chìa khóa cũ đã gỉ sét, mở khóacánh cửa lớn mở rộng,một làn khói bụi bay thẳng ra đập vào mặt Hoài An cùng Khánh Vũ. bên trong cũng vì vậy mà dần có ánh sángKhánh Vũ bước vào đầu tiên,sau đó Hoài An cũng thong dong theo saunhà kho này khá lớn,bên trong có hai cái tủ lớn đặt cạnh nhau cùng bàn ghế chất đống ngổn ngang chung quanh, phía cuối cùng của căn phòng chính là một cái bảng đen rất lớn. nó lớn hơn rất nhiều so với tất cả bảng đen từng được sử dụng trong trường học,nếu so sánh,cái bảng này cao gấp đôi Hoài An và rộng ngang bức tường18h42, Hoài An lấy từ trong túi ra một viên kẹo hương bạc hà rồi bóc vỏ,bỏ vào miệng rồi nhâm nhi trong lúc chờ đợiKhánh Vũ ngồi trên một cái bàn gần đó,mắt chăm chăm vào cái bảng đen,sau đó liền đặt câu hỏi"mày cũng bình thản nhỉ?"

"chứ bây giờ còn có thể làm gì?từ giờ chúng ta sẽ là bạn đồng hành đấy"Hoài An bất đắc dĩ nói"không phải, ý tao là mày không thấy bất ngờ khi người thứ 6 lại là nó à?"

"gì chứ,tao lại thấy hợp lí phết,sao lại bất ngờ""Hoài An,cơ thể nó thuần dương"Khánh Vũ chẹp miệng một tiếngHoài An nghe được câu đấy vẫn phần nào là mỉm cười,cậu vẫn không trả lời mà nói tiếp"đoán xem nhiệm vụ hôm nay là gì nhé"18h45không có gì đặc biệt xảy ra,bàn ghế vẫn thế,không khí cũng thế,cánh cửa mở lớn cũng thế. thứ khác biệt duy nhất có lẽ là chiếc bản đen kì lạ kia. trên đấy đã xuất hiện chữThứ Sáu Ngày 26 Tháng 8 Năm 20XX,18 Giờ 45 Phút

Nhiệm Vụ: Giúp Đỡ Sứ Giả Mới Vượt Qua Bài Kiểm Tra

Thời Gian Thi Hành Nhiệm Vụ:4 Tiếng(19 Giờ 00-23 Giờ 00)

Sứ Giả Thực Thi Nhiệm Vụ:Sứ Giả Thứ Nhất-Châu Vũ Hoài An

Sứ Giả Thứ Hai-Phạm Minh Khánh Vũ

Hoài An ồ lên một tiếng,cậu có vẻ rất bất ngờ dụi đi dụi lại đôi mắt

"tao có nhìn nhầm không thế"

"không,chúng ta phải giúp đỡ tên kia"Khánh Vũ cũng nhướng mày bảo

Hoài An liếc nhìn cậu ta một lúc,rồi nói

"trong người tên đấy có một con quỷ"

"hả?"

Khánh Vũ chấm hỏi lớn.Hoài An cũng theo đó cười một tiếng

"mày hỏi tao ấy,tên Lâm Khải kia có một cơ thể thuần dương"

"bất ngờ đó,nhiệm vụ này thú vị hơn tao tưởng""haha,đi thôi,đi tìm nó"Hoài An cười khoái chí nắm lấy tay Khánh Vũ,nhanh nhẹn kéo cậu ta đihai người đóng cửa nhà kho rồi sau đó đi lại chỗ mà họ đã gặp Lâm KhảiLâm Khải vẫn đứng đó,cậu ta bóp lấy bóp để thứ vật thể đen kì lạ mà Hoài An đã lấy ra từ trên người cậu,vẻ mặt vẫn trầm tư mơ hồHoài An bước lại gần hơn,một tiếng xin chào rõ lớn rồi cười"trùng hợp nhỉ,lại gặp nhau rồi,bán sứ giả"Lâm Khải giật bắn mình quay lại nhìn cậu,đôi lông mày rậm nhăn lại,dường như có chút bài trừ nói"mày quay lại đây làm gì,còn dẫn theo cả Khánh Vũ?"

18h52Khánh Vũ nhìn đồng hồ đang đeo trên tay,lại nhìn Lâm Khải nói"còn 8 phút nữa"Lâm Khải nhăn mày khó hiểu19h10"cái quái gì thế này,bọn mày tìm đâu ra cái thứ quái dị này thế" Lâm Khải vừa chạy vừa hét lớn,vẻ mặt xám ngắt như tro tànKhánh Vũ chạy ngang hàng,đưa tay ra chặn mồm cậu ta lại,rất cẩn thận nhắc nhở"giám thị còn ở trong trường đấy,đừng hét lớn quá"bọn họ bây giờ đang ở tòa A lầu 2 khối 10,2 người đều đang chạy thục mạng đến cầu thang lên lầu 3.

đằng sau bọn họ là một bóng đen quái dị trông khá giống một người đàn ông nhưng lại mất đi một nửa khuôn mặt bên trái,để lộ ra não và con mắt đang bay lơ lửng,không chân và một tay bay với tốc độ cực nhanh đuổi theo họgần đến cầu thang thì Lâm Khải giật mình phát hiện Hoài An đã biến mất,không khỏi bàng hoàng nói lớn"khoan đã,Hoài An đâu?"

Khánh Vũ bước lên được một nửa cầu thang,cậu nhìn Lâm Khải một cái,không trả lời thắc mắc của cậu ta,trực tiếp bảo"tên đó đang ở trên tầng 5"trường THPT NH có khuôn viên đặc biệt lớn,có thể so sánh với những trường chuyên khác, có tổng 3 tòa nhà 5 lầu ứng với 3 khối,một sân vận động lớn được xây bao quanh bởi tường gạch, 2 căn tin được sắp đặt ở cổng trước và cổng sau,5 phòng âm nhạc,một phòng triển lãm tranh học sinh,6 phòng tin học và còn rất nhiều phòng thiết bị khácquay lại thời điểm này,Lâm Khải mặc dù có chút kì quái việc một người vừa đồng hành với cậu ta mới 10 phút trước đã biến mất nhưng cậu ta vẫn rất tích cực chạy theo đuôi Khánh Vũvừa theo sau lại vừa lẩm bẩm"người gì như trâu bò, chạy kiểu này chả khác gì vận động viên cả"Lâm Khải than thở đặc biệt hợp lí,Khánh Vũ sức bền và cả tốc độ đều tốt đến bất ngờ, bọn họ thể hình khá tương tự,xuất phát cùng một điểm nhưng giờ Khánh Vũ đã hơn cậu gần nửa toàn lầu rồiLâm Khải vừa chạy vừa nhìn phía sau. vật thể kia vẫn bám theo rất sát cậu,lưỡi cùng thè ra dài đến cả ngực,mùi hôi thối đặc biệt tệ,dường như đã lan ra đến khắp nơi nàyLâm Khải cuối cùng cũng đặt chân lên được lầu 5,nhưng đồng thời sức bền cũng đã cạn kiệt, lê lết được một lúc thì trước mặt đã tối sầm xuống
 
Phòng Học Số 1
Chương 4:Sứ Giả Thứ 6(2)


"mày bỏ mặt nó vậy à?"

Hoài An từ phòng học gần đó đi ra,nhìn đến Lâm Khải đã ngất gì kiệt sứcKhánh Vũ nhún vai,hắn bảo"cũng chịu thôi,bị thứ đó bám vào cùng lắm là rơi vào mộng cảnh nửa tiếng là cùng, hắn cũng bị hút gần hết khí lực rồi"nếu không thì làm sao một người thuộc đội tuyển bóng đá của trường lại nhanh bị mất sức đến vậyHoài An cười một cái rồi nhìn đến dị thể sau lưng Lâm Khải nói"ngược lại tao thấy khá thích thú đấy,không ngờ nhiệm vụ cốt lõi của nó là thu thập con dị thể này""ai mà biết được,tao lại nghĩ đây chỉ là da lông thôi""mày lại đánh giá nó cao quá,mặc dù cơ thể thuần dương nhưng dù sao hắn cũng chỉ là bán sứ giả mà thôi" Hoài An khoanh tay cườiKhánh Vũ ngược lại cảm thấy không đủ,2 người chuyện trò một lúc rồi hắn liền mở lời"cược không?"

"nói" Hoài An đồng thời nhận thấy sự nhàm chán khi chờ đợi này,cậu huýt một tiếng rồi trả lờiKhánh Vũ khúc khích cười"tao cược nó sẽ tỉnh dậy sau 30 phút,1 tháng khao kem,thấy sao?"

Hoài An ồ một tiếng,rất hưởng ứng"chốt,tao cược 50 phút,1 tháng khao nước"thỏa thuậncả 2 đều đoán trên 30p nên họ quyết định sẽ đi đâu đó chốc látKhánh Vũ nhìn đồng hồ19h15"trong trường giờ còn giám thị đấy""ngược lại cũng thú vị,xuống dưới không?"

Hoài An nhìn qua lan can xuống phòng giám thị đằng xa,nơi vẫn còn bật đènbảo vệ đã khóa hết cửa lớp,may mắn là Khánh Vũ đều có trong tay chìa khóa các phòng nên mọi chuyện khá suôn sẻnói đến vấn đề này Hoài An mới thấy tò mò"sao mày có đống chìa khóa đó thế? không thể nào ông chú bảo vệ đó dám cho mày được""à,đồ chơi này lấy từ chỗ cha tao ấy mà"Hoài An nhướng màycha Khánh Vũ,đây là một nhân vật lớn trong giới kinh doanhKhánh Vũ không có mẹ,cha hắn là người miền nam làm trong nghành kinh doanh bất động sản rất có tiếng nói,người cha này đặc biệt không chú ý gì tới đứa con trai cả này mà không ở cùng nhau. vì thế Khánh Vũ mới có một căn nhà riêng gần trường ở cái tuổi nàymặc dù không quan tâm là thế,nhưng tiền sinh hoạt của hắn mỗi tháng đều gửi rất đầy đủ,thậm chí người đàn ông này còn có quen biết đối với hiệu trưởng trường nên Khánh Vũ tên này cũng được hưởng lâyHoài An cũng không có gì là ngạc nhiên với gia thế tên nàycậu cùng Khánh Vũ đi xuống lớp học của mìnhphòng học số 12 người đứng trước cửa lớp hồi lâu cho đến khi Khánh Vũ lên tiếng trước"quả nhiên rất khác""ừ" Hoài An bồi tiếp "nó hiện nguyên hình rồi"lời này vừa rơi xuống,nhiệt độ quanh phòng học bỗng tụt không phanh,cây cối cũng vì thế mà thập phần u ám"haha,mày chọc giận nó rồi kìa An ơi" Khánh Vũ há miệng cười rõ lớn"ai đấy?" một giọng nam lực lưỡng vang lên ngay sau tiếng cười của Khánh Vũngười đàn ông đấy xuất hiện ngay sau bức tường nâu cũ,nhìn đến phía sau căn phòng nọphòng học số 1 nằm ngay góc khuất của trường,cửa lại hướng đến ngay phía sau nên không thể nhìn thấy chính diện căn phòng nếu không lại gần đượcngười đàn ông này thân hình đặc biệt lực lưỡng cơ bắp,đôi mắt lại nhỏ đến kì lạ,là một ngoại hình rất dễ nhận biếtnhìn thấy không có ai ở đó hắn cũng không nán lại lâu,dường như sâu trong thâm tâm hắn cũng rất kiêng kỵ căn phòng học nàyvà đồng với cái suy nghĩ kiêng kỵ đó,bảo vệ trường cũng vì vậy mà không khóa cửa lớp học nàyHoài An cùng Khánh Vũ ngồi trong lớp,mắt hướng qua cửa sổ nhìn bóng dáng người đàn ông nọ đi khuất. họ nhanh chóng lấy lại tinh thần,Hoài An mới chậm rãi nói"tao nghĩ có gì đó không hay đang xảy ra trên kia"tòa A lầu 5 đầu cầu thang 19h30p"có lẽ tao là người thắng đấy"Hoài An mỉm cười nhìn Lâm Khải đang quằn quại dưới nền đất nâu sẫm màu"đừng chắc chắn,dù sao cũng chỉ mới 15p trôi qua" Khánh Vũ đồng bộ mỉm cườilần này họ không đi đâu,cả 2 đều ngồi khoanh chân bên thân thể đang uốn éo vì đau đớn của Lâm Khảihồi lâu sau,Khánh Vũ bật cười lớn"tao thua rồi,tháng tới tao sẽ khao mày nhé!"

Hoài An rất hài lòng. cơ thể Lâm Khải dưới nền đất đã tím lên vì sợ hãi19h55Lâm Khải bật mở mắt"?"...

"!"hắn mồ hôi đầy người nhìn đến 2 người phía trước mặtHoài An nhăn mày"còn tận 10 phút nữa mới tới"Khánh Vũ ồ một tiếng nhìn lại đồng hồ"nhưng cũng lố của tao 10 phút"nói trắng ra,họ huề rồinhìn 2 người bộ dạng ta cá ngươi cược,Lâm Khải không khỏi một đầu khó chịu, lông màu đều đã dính vào nhau lớn tiếng"đây là nhiệm vụ bọn mày nói?"

Khánh Vũ nhìn qua lan can,xác nhận đã không còn ai liền hừ một cái cười"chúc mừng mày đã thành công qua được thử thách đầu tiên"Hoài An đứng dậy phủi quần áo,chìa tay hướng Lâm Khải nói"tiếp đến là nhiệm vụ cốt lõi,mày cần đi theo tụi tao đến nơi này một chuyến"Lâm Khải có chút do dự chìa tay ra,muốn bắt lấy tay cậu. nhưng Khánh Vũ đã nhanh chóng chặn lại,hắn cầm lấy tay đang đưa ra của Hoài An rồi nói"đi thôi,quá tốn thời gian rồi"Lâm Khải nhướng mày,bắt lấy tay còn lại của Hoài An rồi đứng dậyHoài An cũng không có ý kiến gì,chỉ là mỉm cười như mọi lầnnhiệt độ quanh bọn hắn trong khoảng khắc liền giảm xuốngphòng tin học số 2phòng này nằm ngay tòa A lầu 1,vì thế bọn họ đi cũng khá nhanhdừng trước cánh cửa kính.

3 người liền cảm nhận được một luồng gió lạnh thổi qua mặc dù giờ này chả có quá nhiều gió lạnh
 
Back
Top Bottom