Tâm Linh Pháp Sư Cồ Việt: nổi sợ của cả nhân loại

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
370278404-256-k894858.jpg

Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Tác giả: huynhRus_pscv
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 1: nguồn gốc pháp sư


Truyền thuyết về các pháp sư cổ đại từ ngàn năm về trước là một câu chuyện huyền bí, đầy màu sắc và sức mạnh.

Theo truyền thuyết, các pháp sư cổ đại được coi là những người có khả năng sử dụng phép thuật để bảo vệ thiên hạ khỏi sự hung ác của các ác linh và quỷ dữ.Các pháp sư cổ đại được cho là đã học hỏi và tu tập trong nhiều năm để nắm vững kiến thức về phép thuật, từ các bí quyết cổ xưa đến những bí mật của vũ trụ.

Họ sử dụng sức mạnh của tâm hồn và trí tuệ để triệu hồi các lực lượng siêu nhiên, biến hóa thế giới xung quanh và đánh bại các thế lực tà ác.Truyền thuyết kể về những trận chiến đỉnh cao giữa các pháp sư cổ đại và các ác linh, nơi mà sức mạnh của phép thuật và lòng dũng cảm của họ được thể hiện rõ nét.

Các pháp sư đã hy sinh vì thiên hạ, để bảo vệ con người khỏi sự đe dọa của bóng tối.Mỗi pháp sư cổ đại đều có một câu chuyện riêng, một sứ mệnh cao cả và một trái tim dũng cảm.

Họ là những người anh hùng vĩ đại, những biểu tượng của sự tinh thông và trí tuệ.

Dù thời gian đã trôi qua, truyền thuyết về các pháp sư cổ đại vẫn sống mãi trong lòng người, là nguồn cảm hứng vô tận cho những ai tin vào sức mạnh của tinh thần và lòng kiên trì.Cái ngày gần thi tốt nghiệp Phan vẫn chưa biết được nên chọn về ngành gì và sẽ học gì, trên tiết học văn hôm nay cậu ấy vẫn lo lắng suy nghĩ về việc đưa ra quyết định để chọn định hướng tương lai.

Thầy giáo đang giảng bài:- các cô các cậu nhìn lại đây xem tôi giảng lại một lần nữa này... trong các tác phẩm năm nay các cô các cậu cứ ôn kĩ phần này đi...Phan cứ nhìn vào đồng hồ tay mình để theo dõi thời gian cứ trôi qua cậu mong chờ tiếng reo chuông để mau chóng để ra về nhanh hơn, nhìn mọi người xung quanh đang chăm chú nghe giảng bài mà riêng bản thân cậu chỉ là một thằng vừa lười vừa nhát không chịu học hành gì cả, đến cuối năm nào cũng xếp học lực Yếu; Trung Bình.

Với hoàn cảnh nhà cậu cũng rất tệ, ba cậu bỏ mẹ con cậu rời đi tìm cuộc sống mới với 20 năm chả bao giờ gặp lại, mẹ cậu chỉ có thể làm công việc bán vé số qua ngày để lo cho cậu ăn học nhưng bản thân cậu yêu mẹ mình nhưng lại không thể lo học hành chăm chỉ mà trái lại cậu ham chơi đua đòi đến khi gần cuối đời học sinh này cậu mới bắt đầu làm lại nhưng bản thân cậu cũng chả biết chọn học định hướng ra sao cả...Rengggg...Tiếng chuông đã vang, mọi người bắt đầu cất cặp sách vở ra về, cậu cũng vội đó mà mang cặp lên và ra khỏi lớp trước mọi người, trong lúc xuống tầng cậu vẫn suy nghĩ bản thân rất "tệ" khi đã lãng phí ăn chơi trong 12 năm qua mà giờ chuẩn bị ra trường thì chả biết chọn học ra sao thì vẫn còn phân vân, chỉ là vì không muốn là gánh nặng cho mẹ mình cậu vẫn đang trong giai đoạn cuối này mà cố gắng hơn bao giờ hết nhưng kết quả học tập vẫn như thế không khá hơn tí nào cả.Bỗng sau lưng có tiếng gọi một bạn nữ😛han ơi, Nhiên kiếm Phan nãy giờ nàyyy.Ồ thì là thanh mai trúc mã của cậu, cô bé này chuyển đến Đà Nẵng học hồi khi hai cô cậu còn là những bé trai bé gái lớp 1, nhà cô gái ấy chuyển tới là do có số chuyện công tác của bố cô ấy.

Hai người là hàng xóm cách nhau một nhà nhưng hằng ngày cô bé hay chạy sang qua chơi với nhau, cùng đi học cùng chung lớp đến lên học THCS và thi vào cùng trường cấp 3 nhưng được xếp khác lớp tuy vậy vẫn không thể làm phai nhè tình bạn họ gắn bó rất lâu.- Này, cũng gần thi tốt nghiệp rồi, cậu đã ôn gì chưa.

Không ấy thì bữa nào rảnh thì tớ với cậu sắp xếp thời gian đi học nhóm đi.

Tớ kèm câu nhá!

- NhiênPhan:- À thôi, tớ nghĩ chắc không được đâu vì tớ với cậu học khác bang học mà nhỉ, tớ thi Xã Hội còn cậu là Tự Nhiên, có lẽ rất khó trong việc cậu...- có sao đâuu!!

Bên thi tốt nghiệp có môn Toán, bộ cậu định bỏ thi tốt nghiệp sao, này đừng có bỏ môn gì hết đó nha dù là khác bang học nhưng chúng ta đều phải thi môn toán văn anh thôi á mà.- tớ nghĩ...- ẻ, cổ áo cậu nhăn rồi để tớ sửa lại.Nhiên đứng sát lại gần Phan sửa lại cổ áo, Phan cảm thấy sự ấm áp, thật chất cậu đã có bắt đầu có tình cảm lâu với Nhiên lâu rồi nhưng bản thân cậu không thể nào thổ lộ được tình cảm ấy, bản thân cậu biết mình chỉ là đứa ham chơi không lo học ngược lại với Nhiên là cô gái ngoan hiền lành lại học sinh giỏi nhất trường, nên cậu chả nghĩ tới điều đó cả.Sau khi cô ấy sửa cổ áo tôi xong rồi lại bảo:- còn việc học á...

đừng lo nghĩ chi nhiều cứ việc đó chúng ta sắp xếp rồi đi học cùng nhau.Phan đáp:- tớ cũng chỉ là thằng học dở biết gì đâu lỡ làm khó cậu nữa haha..-không có đâu, cậu thấy tớ khó chịu với cậu bao giờ chưa, chưa đúng khôngg.

Vậy đi tớ chỉ mong buổi hẹn đó có cậu tới học là tớ vui rồi Phan à.Phan ngượng ngùng: à thì... tớ sẽ đến thôi... haha- oke nha nhớ là hứa phải tới đó.- tớ hứa!Rồi cô ấy chạy đi tung tăng khắp hành lang với cất giọng hát vang, nhìn cô ấy xinh đẹp khi bước đi khiến nhiều chàng trai ngó nhìn cô ấy rất nhiều.

Thằng Tèo lại gần Phan vỗ vai:-Êy, mày với nhỏ thân dữ vậy trời.- gì đâu??

Bọn ta chỉ là bạn thôi mà.- ể?

Ta chưa kịp nói gì về mối quan hệ tụi bây bây giờ là gì nhau đâu, đừng nói với tao là mày thích hắn nha.- ê đâu có ê!

Ta với con bé đó chỉ là bạn thôi mà cơ!!!!- nhìn trên mặt mày kìa có dính chi kìa.- dính cái gì ?- dính chữ!-chữ gì cha?- chữ ghi là "anh đã thích em rồi" hahahaha...- thằng khỉ này, thôi cút đi phiền quá ớ.- êy nè, tối mai mày rảnh không đi chơi với tụi ta đi- tối mai ta bận học rồi, không rảnh đi chơi bây đâu.- hơ thằng này bữa nay nó mà cũng biết học sao?

Kỳ lạ hen, trời hôm nay có mưa không vậy ta???- thằng khùng này, thôi ta không nói chuyện với mày nữa mệt quá ta về sớm đây.Phan lặng lẽ bước ra khỏi cổng trường, trên đường về nhà cậu từng bước đi trên con đường phố, tấp nập xe cộ phố xá, đứng dừng lại một tiệm sách Kim Đồng cậu đi vào xem vài cuốn truyện tranh lướt đi một hồi cậu mãi vẫn chưa thấy có cuốn nào hay cả, cô chủ tiệm đang ở quầy tính tiền liền thấy vậy đi tới:- nè cậu học sinh này, năm nay lớp mấy rồi.Phan quay lại nhìn bác gái ấy gãi cái đầu:-dạ cháu lớp 12 ạ- 12 rồi năm nay cuối cấp đúng không hen.- dạ đúng rồi ạ, mà sao thế bác.- à thì bác muốn hỏi xem cháu định thi vào trường nào thôi, bác có thằng con mà vào đại học rồi nhưng mà đến bây giờ bác không biết hắn đang học ngành gì cả.- sao bác không hỏi anh ấy đi.- nó học đại học đó 5 năm nay rồi mà chưa bao giờ về nhà con ơi, chỉ gọi về hằng đêm thôi nhưng mà mỗi lần hỏi nó đang học đại học nào thì nó lại cúp máy ngang á tề!

Không hiểu sao luôn... haizzz- ủa vậy là sao hả cô, đến cả vậy anh ấy cũng không tiết lộ trường học gì luôn sao?

Sao mà kỳ vậy nhỉ!?- ừa mà con tính thi vào ngành gì con.- con đang còn phân vân cô ạ, nên giờ chưa biết nên học gì thôi ạ...- à vậy sao.

Nè con mua cuốn gì thì mua đi cô tặng cho con cuốn này nữa này.- hả cuốn sách gì vậy cô!

Còn free nữa sao- ừa đúng rồi con.

Cuốn này của thằng con cô hồi có còn học 12 này mà giờ nó đi học bển rồi, để lại cuốn này nên là cô tặng miễn phí cho con luôn kakaka...- à dạ con cảm ơn cô.Cuốn sách bà cô đem ra là một cuốn màu đen nhám và chỉ có 4 chữ "Pháp Sư Cồ Việt" Phan cầm nó lên, nó khá là nặng mở ra thì ối dồi toàn là chữ và chữ, Phan chỉ là học sinh trung bình trên trường nên đối với nhưng loại sách như này cậu không muốn lấy vì có lấy thì cậu ấy chả bao giờ đụng tới để đọc cả.

Nhưng vì là lòng tốt của cô chủ tiệm cậu ấy vui vẻ mà nhận lấy cuốn sách rồi rời tiệm.Về gần đến nhà thì bỗng cậu nghe tiếng chửi mắng ngay trong nhà cậu, bước tới cổng cậu thấy thì thấy mẹ cậu bị mấy côn đồ đang đòi nợ nhà cậu.- Mày tính bao giờ trả tiền nợ năm nay cho tao hả?

- một tên đeo kính râm đen và quát mắng, giọng khàng khàng như mới hút những điếu lào xong, có lẽ như hắn là một trong nhóm cầm đầu ở đây.Mẹ tôi quỳ xuống van xin mấy thằng này: tôi xin mấy ông cho tôi thêm thời gian để chuẩn bị thêm ít tiền để rồi tôi gửi lại sau xin ông đấy,...- nhiều lời, bây đâu vô nhà ả ta lấy những gì có giá trị đem theo...- tôi xin mấy anh đừng vào nhà tôi, xin mấy anh đấy hưi...hưi...Hắn ta hất mẹ Phan ra một bên góc cửa, thấy vậy Phan liền chạy lao vào nhanh vung một đấm vào gã cầm đầu.

Hắn phản xạ không kịp liền bị ăn trọn cú đấm ấy vào mặt, mẹ Phan lại hét lớn: PHAN!

ĐỪNG CON...- mẹ thằng ranh con này là ai !???- Đại ca có sao không???

Mẹ mày là thằng nào dám xí vô chuyện bọn ta hả?Phan túm lấy cổ thằng kia rồi bảo: mẹ tao đã nói có dời thời gian để rồi trả, chúng mày không được có quyền gì mà lục soát đồ nhà tao nghe rõ chưa?Một thằng trong đám đó liền lấy cây vung mạnh thật vào người Phan, khiến cậu ngã lăn ra đất, chúng nó chạy bu vào đánh đập Phan bầm dập, mẹ Phan vì cậu mà lao vào chịu đòn rồi nói xin van bọn họ tha mẹ con họ, cả xóm bu lại xem có vài người vào can nhưng bị bọn côn đồ hất ra rồi chửi rủa: " bố con thằng nào xen vào chuyện bọn ta thì đừng có trách ta không nương tay..."

Trong đám đông đó, có một người đàn ông cao to bước vào trong nhà- Dừng lại!Đám côn đồ dừng tay rồi quay lại nhìn về phía người đàn ông kia.

Phan mơ hồ ngước nhìn lên phía bóng hình ấy, là người Tây sao?

Sao lại có người Tây ở đây?

Thằng cầm đầu bước tới gần người đàn ông:- Tây thì lo chuyện người Tây, mắc gì ở Việt Nam mà mày lo chuyện bọn ta?Người đàn ông ấy không nói gì, ông ta vung nhẹ tay vào mặt thằng cầm đầu rồi hất hắn bay ra xa mấy mét, cả đám đệ hắn bắt đầu hoảng sợ, cái ánh mặt sát khí ấy đủ khiến mọi người xung quanh bắt đầu sợ theo.- Người đàn bà này nợ bao nhiêu?Một thằng trong đó lên tiếng:- 50 triệu đồng....Người đàn ông ấy lấy tiền trong túi ra khỏi người đếm xấp tiền trên tay rồi hất vào mặt đám côn đồ.- Đây là 1.819 EUR !

Mau cầm đi rồi cút khỏi chỗ này mau.

Tự mà ra ngân hàng mà đổi tiền Việt, ta không rảnh đâu mà đi đổi dùm cho bây, còn thằng to mồm kia nhớ mang hắn về bệnh viện kiểm tra não đi không là mất mạng như chơi.

Giờ thì biến đi và đừng quay lại đây nữa.Một người Tây mà lại nói Tiếng Việt chuẩn, lưu loát như người Việt nói tiếng Việt.

Cảm đám ấy cầm tiền xong rồi bỏ chạy về hết, người đàn ông Tây ấy bước tới gần mẹ con Phan và hỏi:- hai mẹ con có sao không?- tôi cảm ơn cậu rất nhiều, số tiền quá lớn tôi không thể làm gì để trả đủ cho cậu được cả.Người đàn ông không nói gì, chỉ nhìn xung quanh nhà cửa của Phan rồi bảo:- không cần phải trả nữa!- cậu... cậu bảo sao... số tiền đó quá lớn chứ tôi không biết làm gì trả ơn cậu cả, mà giờ cậu kêu không cần thì chúng tôi ấy nấy lắm.Người đàn ông liếc nhìn Phan rồi quay sang mẹ cậu nói:- không cần phải trả thì trả bằng cách khác, con của cô là Phạm Văn Phan sinh ngày 21 tháng 6 năm 2006, năm nay thi tốt nghiệp quốc gia nhưng vẫn chưa chọn được ngành gì thì bây giờ tôi chỉ cho cậu ấy theo tôi học tại một ngôi trường không cần thi mà chỉ cần đánh giá năng lực là được vào rồi.Phan hốt hoảng không hiểu tại sao?

Tại sao người đàn ông lại biết rõ họ tên mình và còn nhớ rõ ngày sinh nhật của mình?Mẹ Phan quay sang nhìn con rồi nói với người đàn ông:- mẹ con chúng tôi chỉ có hai người ở với nhau mà giờ thằng con tôi đi rồi, tôi cũng buồn lắm nhưng nếu là trả vì nợ tiền anh thì tôi sẽ khuyến khích thằng nhỏ nó đi theo anh...- mẹ... con không muốn đi đâu cả, con chỉ muốn bên cạnh mẹ để lo cho mẹ thôi.- thôi con vì tương lai của con, con nhất định phải đi đi con, đừng vì mẹ mà con bỏ đi nhiều cơ hội đó con...- nhưng mà mẹ...Người đàn ông lấy danh thiếp mình ra rồi đưa cho Phan rồi bảo:- tôi cho cậu thời gian suy nghĩ, à tôi là Jonny Flick đến từ Đức, hãy nhớ có gì thì liên lạc lại với tôi giờ tôi phải đi có việc rồi hẹn gặp lại sau... còn vết thương hai mẹ con trên mặt để tôi chữa lành cho.- chữa lành...?Jonny búng một ngón tay bỗng trên mặt hai mẹ con Phan lành hẵn hết vết thương, trước điều kì bí ảo như thế bọn họ đã rất hoang mang, định quay lại nói lời cảm ơn với Jonny thì anh ta biến mất lúc nào đó không hay... mẹ con Phan còn nghĩ đây là thần linh phương Tây đến giúp đỡ chũng ta...Phan cầm tấm danh thiếp của Jonny và thấy dòng chữ như sau:

------- hết --------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 2: chuẩn bị vào trường mới


Phan sau ngày hôm đó, cậu vẫn trầm tư suy nghĩ lại nhưng lời Jonny nói, cậu bỗng thấy những dòng chữ giới thiệu về Jonny Flick, anh hoàn toàn là người gốc Đức mà sao lại có thể ở Việt Nam và làm việc với một tổ chức mà đến cả bây giờ cậu mới biết, cuốn sách lần hôm trước cậu nhận được từ người cô bán hàng cuốn "pháp sư cồ việt" cậu đã không rõ nên đã bắt đầu mở nó ra xem, những dòng chữ được mở ra, với nhiều lời giới thiệu về sự nguồn gốc về các pháp thuật:"Pháp sư và Phù Thuỷ là hai khái niệm phổ biến trong văn hóa phương Tây và phương Đông, tuy nhiên chúng có nguồn gốc và ý nghĩa khác nhau.Ở phương Tây, hình ảnh của Pháp sư thường được xem như là những người có khả năng sử dụng phép thuật và ma thuật để thực hiện những điều kỳ diệu.

Người ta thường nghĩ đến hình ảnh của các Pháp sư mặc áo choàng dài, đội mũ nón và cầm cây gậy phép thuật.

Nguồn gốc của hình ảnh này có thể được truy nguyên từ thời Trung Cổ ở châu Âu, khi mà những người có kiến thức về khoa học, triết học và tôn giáo được coi là có khả năng thực hiện những điều phi thường.Ở phương Đông, hình ảnh của Phù Thuỷ thường được liên kết với những người có khả năng sử dụng ma thuật để thực hiện những điều kỳ diệu hoặc để bảo vệ cộng đồng.

Trong văn hóa phương Đông, Phù Thuỷ thường được coi là những người có sức mạnh tâm linh và kiến thức sâu rộng về thế giới siêu nhiên.

Hình ảnh của Phù Thuỷ trong văn hóa phương Đông thường được thể hiện qua các nhân vật trong truyền thuyết, truyện cổ tích và đôi khi cả trong đời sống hàng ngày.Dù có nguồn gốc và ý nghĩa khác nhau, cả Pháp sư và Phù Thuỷ đều đại diện cho sức mạnh tâm linh và khả năng vượt lên trên giới hạn của thế giới vật lý.

Đồng thời, họ cũng thường được coi là những người có trách nhiệm sử dụng sức mạnh của mình một cách có trách nhiệm và công bằng."

Chỉ là một phần giới thiệu không có gì nổi bật nhưng khi cậu lướt sang trang mới, có giới thiệu về các pháp sư Việt:"Trong thế giới cổ xưa của cồ Việt, từ thời xích quỷ, tồn tại hàng nghìn năm trước, đã có sự xuất hiện của các tộc pháp sư với nhiệm vụ chính là diệt yêu quái, ác ma và oán linh để bảo vệ nhân gian.

Mỗi tộc pháp sư đều mang theo mình một sứ mệnh cao cả và sức mạnh đặc biệt để chống lại thế lực tà ác.Tộc Trịnh: Tộc pháp sư Trịnh được biết đến với khả năng điều khiển ngọn lửa và sử dụng phép thuật hỏa lực để tiêu diệt yêu quái.

Sức mạnh của họ đến từ lòng kiên định và sự dũng cảm.Tộc Phạm: Tộc Phạm là những pháp sư tài ba với khả năng sử dụng phép thuật nước lực.

Họ có thể triệu hồi cơn lũ hoặc tạo ra cơn mưa lớn để đánh bại kẻ thù.Tộc Mạc: Tộc Mạc sở hữu sức mạnh đặc biệt từ đất đai.

Họ có thể gọi đến sự hỗ trợ từ thiên nhiên, triệu hồi cây cỏ và đá để chiến đấu.Tộc Huỳnh: Tộc Huỳnh sử dụng phép thuật "tố" để diệt yêu ma và ác ma.

Họ cũng có khả năng đột biến giới hạn sức mạnh, mang đến sự ngạc nhiên và kinh ngạc cho đối thủ.Tộc Trần: Tộc Trần là những pháp sư tinh thông về phép thuật không gian.

Họ có thể điều khiển không gian xung quanh để tấn công và phòng thủ.Tộc Hoàng: Tộc Hoàng được biết đến với khả năng sử dụng phép thuật ánh sáng.

Họ có thể tạo ra những vùng sáng chói để làm cho yêu quái và ác ma sợ hãi.Tộc Lê: Tộc Lê là những pháp sư tài ba trong việc sử dụng phép thuật gió.

Họ có thể tạo ra cơn gió mạnh để đánh lừa và tấn công kẻ thù.Tộc Đặng: Tộc Đặng sử dụng phép thuật bóng tối để che giấu và tấn công đối thủ.

Sức mạnh bí ẩn của họ đến từ sự ẩn náu và bí ẩn.

Sức mạnh của tinh thần, họ có thể chi phối tư duy của đối thủ để đánh bại chúng.Tộc Nguyễn: Tộc Nguyễn sử dụng phép thuật hồn lực để tương tác với tinh thần của đối thủ và đánh bại chúng.

Sức mạnh của họ đến từ sự thông minh và sự kiên nhẫn.Nhờ vào sức mạnh đặc biệt của mình, các tộc pháp sư cồ Việt đã cùng nhau hợp tác và chiến đấu không mệt mỏi để chống lại yêu ma, ác ma và oán linh, bảo vệ nhân gian và đem lại hòa bình cho thế giới.

Câu chuyện về họ đã trở thành truyền thuyết, vẫn được kể lại đến ngày nay như một biểu tượng của sự bảo vệ và công lý."

Khi đọc được sơ qua sách này, Phan vẫn không tin vào thế giới Tâm Linh hay một loại sức mạnh siêu nhiên nào cả, nhưng vừa những gì hôm qua thấy Jonny làm với cậu bỗng Phan có suy nghĩ khác về nó, không lẽ sức mạnh siêu nhiên này vẫn tồn tại mà không phải là một truyền thuyết sao?Cậu vẫn do dự khi cầm tấm danh thiếp của Jonny nhưng mà vì cậu không còn suy nghĩ gì nữa liền quyết định cầm điện thoại và gọi cho Jonny.*Cuộc điện gọi điện thoại😛han: Alo!

Có phải anh Jonny Flick đó không...?Jonny: ừ là anh đây, rất vui khi nhận được cuộ gọi điện thoại từ cậu Phan à!Phan: em muốn hỏi về hiện tại là anh đang làm công việc gì vậy ạ?Jonny: anh đang làm cho một tổ chức kín riêng nhưng có nằm trong pháp luật.Phan: là sao ạ?Jonny: tức là công việc này thật sự là công việc ngầm mà cho những người thuộc một số tổ tiên từng là trong những hệ pháp sư trước kia tồn tại hàng nghìn năm về trước có thể trước TCN.

Pháp sư sinh ra để bảo vệ mọi người và chấn áp ma quái xung quanh họ, mục định họ tồn tại để giữ gìn nguồn sức mạnh này để bảo vệ pháp trận hay ma pháp đang phong ấn các ác ma đang đã bị bại các trận hàng ngàn năm nay, tổ chức pháp sư Quốc tế được thành lập vào cách đây 70 năm về trước thôi nhưng bây giờ ở Việt Nam được có tổ chức này.Phan: à!

Ra là vậy...Jonny: hiện nay đã được có nhiều trường đạo tạo cho các thế hệ mới để tiếp nối sự nghiệp của các pháp sư thế hệ mới này có gọi là "NGOM" (new generation of magicians) hay là trường "IMT" (International Magician Training).

Anh sẽ đưa em vào trường IMT để học theo đuổi, không cần phải thi gì cả chỉ cần xem xét và theo dõi đánh giá năng lực của em thôi nhưng anh biết em theo họ Phạm cũng thuộc trong top Pháp sư mạnh trong danh sách trường, bây giờ em vẫn chưa thức tỉnh bản năng sức mạnh nên khi tới đó anh sẽ gửi cho một người bạn của anh để đào tạo em trong thời gian em thức tỉnh được nó.Phan: vậy khi nào em có thể bắt đầu đây ạ?Jonny: bất cứ khi nào, bọn anh luôn chào đón em!Phan: à dạ vâng...----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 3: thảm hoạ


Sáng hôm sau, Phan dậy khỏi giường đi xuống dưới lầu, Phan gọi mẹ mình liên tục nhưng chẳng thấy hồi đáp dưới nhà vắng vẻ.

Vì hôm nay là Chủ Nhật Phan chỉ ở nhà để học bài không nên đi đâu cả, cậu xuống nhà bếp thấy bàn đầy đồ ăn bên cạnh có kèm giấy ghi:"Phan, sáng nay mẹ con có việc ra ngoài nên bữa sáng mẹ để đó rồi, con ăn xong rồi dọn dẹp rửa chén bát rồi làm số công việc dùm mẹ rồi sẵn ngó nhà dùm cho mẹ lun nha con.

Chiều tối mẹ mới về, bữa trưa có trong tủ lạnh có gì thì cứ lấy ra ăn chờ mẹ về làm bữa tối sau"Phan không biết mẹ đã đi đâu nhưng mà cậu cảm thấy đói bụng nên quyết định ăn sáng rồi làm những công việc mẹ giao cho hằng ngày, dọn dẹp phòng, quét nhà, lau dọn,...Sau khi xong việc cậu ngồi vào bàn học bắt đầu việc ôn thi ngay ngày hôm nay, chợt cậu nhớ ra hôm nay có hẹn với Nhiên nên cậu quyết định lấy điện thoại nhắn cho Nhiên để rủ bạn ấy qua nhà mình học luôn.Phan: Nhiên ơi!Nhiên: sao á Phan?Phan: sáng nay tụi mình không cần đi caffe đi, qua nhà tớ học do sáng nay mẹ tớ vắng nhà!Nhiên: vậy sao!

Để tớ mua đồ ăn rồi qua nhà cậu học lun nhaaa!!Phan: oce cậu qua sớm nha!...Phan bắt đầu dọn dẹp đống sách vở gọn gàng sạch sẽ và ngồi chờ cô bạn thanh mai trúc mã của mình qua nhà học bài, nhưng cứ 5 phút rồi 10 phút trôi qua, cậu bắt đầu thấy lạ, cầm điện thoại gọi cho số cô ấy, nhưng chỉ nhận bên kia (thuê bao quý khách vừa gọi không liên lạc được...)Kì lạ hay, rõ vẫn còn nhắn tin sao giờ lại không nghe máy.

Phan liền gọi nhiều lần nhưng vẫn không có hồi đáp, cậu bắt đầu thấy lo lắng, Phan chạy sang nhà Nhiên gõ cửa kêu gọi: Nhiên ơi!

Nhiên ơi!

Cậu có ở nhà không,...Cửa nhà mở ra thì là mẹ của Nhiên, mẹ nhiên hỏi:-Sao thế Phan, bé Nhiên nó ra khỏi nhà nãy giờ rồi con, ủa mà nãy giờ con bé không qua nhà con sao, rõ nãy nó nói qua nhà con học bài mà.-đúng là vậy cô nhưng nãy giờ con vẫn chưa thấy bạn ấy tới, con gọi nãy giờ thì không nghe thấy nghe máy... con không biết bạn ấy có chuyện gì không nữa....Bỗng tiếng điện thoại mẹ Nhiên reo lên, mẹ Nhiên nhấc máy nghe: Alo.... sao hả... con Nhiên nó bị tai nạn sao???Phan giật mình....!

Tiếng sét đấm ngang tai cậu, cậu hoảng hốt.... mới vừa sáng nay, cậu còn nhắn tin với cô ấy... mà giờ cậu ấy lại ra đi.Cậu và mẹ Nhiên liền chạy tới bệnh viện đa khoa để xem Nhiên đã như thế nào, tới nơi họ thây bố của Nhiên đang ngồi gục khóc, đứng bên cạnh là Bác Sĩ cấp cứu, mẹ Nhiên liền chạy tới kêu Bố Nhiên:-ba nó!

Con bé Nhiên sao rồi!

Hả...?

Bác sĩ ơi con Bé nhà tôi sao rồi bác sĩ ơi! bác Sĩ....Bố Nhiên ngồi khóc oà lên và gào thét tên Nhiên trong tuyệt vọng...

Bác sĩ lắc đầu nhẹ rồi bảo với chúng tôi:-Chúng tôi rất tiếc, cô bé ... bị chấn thương qua nặng phần sọ... nên đã không qua khỏ....-Khôngggggg (mẹ Nhiên hét toáng lên) không được, nhất định con bé còn sống, không bác sĩ ơi, bác sĩ gạt tôi đúng không... nó là đứa con duy trong gia đình tôi mà, con bé còn sống, con bé con cứu được mà Bác sĩ...-Nhưng chị ơi, tôi rất tiếc nhưng đó là sự thật...Mẹ Nhiên gục ngã, không tin đây là sự thật bố Nhiên liền ôm mẹ Nhiên vào lòng hai người cha người mẹ bắt đầu khóc trong vô vọng, tuyệt vọng họ vẫn không chấp nhận được điều đó đã đến họ không tin ....Phan đứng nhìn họ, cậu ấy bắt đầu cũng tự trách bản thân mình vì cậu mà Nhiên đã xảy ra sự cố nhưn thế này, cậu nhìn khung cảnh lúc này cậu bắt đầu mơ hồ, cô ấy không thế chết nếu như sáng đó cậu không nhắn Nhiên qua nhà cậu, để cậu ấy đi mua đồ mà gặp chuyện ngoài ý muốn...Ra khỏi bệnh viện, cậu lặng lẽ đi dọc trên bờ hồ... cậu nhìn dưới hồ nước, cậu bắt đầu tự trách mình một lần nữa cậu bắt đầu khó chịu, tự dùng những lời lẽ nặng nề lên bản thân... cậu tự chửi mình là thằng "TỆ HẠI" và gục ngã khóc trong lòng, ngồi một lúc lâu cậu đứng dậy bước gần... bước gần.... bước sát gần hồ nhìn xuống dưới là sâu không đáy, Phan đang định làm gì?

Cậu ấy muốn nhảy xuống hồ nước để chết ngạt, để cái chết của cậu được đền đáp cho Nhiên."

Để xin lỗi cậu tớ sẽ nguyện chết đi, tha thứ cho tớ..."

Định bước thêm một bước, bỗng một bàn tay nắm lấy vai cậu giật lại lùi về sau, cậu vấp té bắt đầu tức giận cậu hét lớn vào người đang cố ra tay giúp cậu"HÃY ĐỂ TÔI NHẢY!!!

TRÁNH RA Đi"- Cậu muốn tự sát?Giọng nói ấy rất quen thuộc, ngước nhìn lên thì trong đêm tối mờ khó nhìn nhận ra, người đàn ông ấy bước tới gần và trong ánh sáng yếu của bóng đèn đường soi vào thì đó là Jonny Flick...- sao... sao anh lại ở đây....- Cậu không thể tự sát được, bản thân cậu còn nhiều thứ để làm, đừng để chuyện cái chết người khác rồi trách bản thân mình, cậu chết đi cũng không làm được gì cả, mẹ cậu còn ở nhà cậu chết đột như thế thì ai sẽ đau khổ?

Đương nhiên là mẹ của cậu rồi đó...- Tôi....- Đứng dậy mà đi về nhanh nào, còn cậu hãy nhìn đây hãy nhìn vào bóng tối trong góc kia.Jonny chỉ tay tôi vào gốc nhà phía trong bóng tối, tôi vẫn không nhìn thấy gì hết thì Jonny vuốt nhẹ tay vào đôi mắt tôi, tự dưng mắt tôi nóng như thiêu đốt tui bắt đầu hét lên"Anh làm gì mắt tôi vậy???

Á nóng quá...!"

Sau cơn đau nóng chảy trong mắt Phan và hét trong cơn đau thì bỗng cơn đau đó nó qua đi như chưa bị gì và rồi Jonny bảo Phan nhìn lại chỗ nãy anh ta chỉ, cậu ấy nhìn lại chỗ đó và bằng đầu hoảng sợ lùi về phía sau lưng Jonny.

Một cái bóng hình của người nào đó, nhưng không phải là người hắn chỉ có 1 tay và cái bụng hắn bị phệ to ra như cái bụng bia, người gầy như bị bỏ đói, răng hắn như răng thú và da màu chuyển xanh lục như là các chất rác thải nhưng mà hắn cứ nhìn chằm chằm về phía Phan.Jonny lại bảo:- vừa rồi bản thân cậu quá tự trách bản thân mình qua nhiều dẫn đến sự hình thành nỗi tiêu cực quá lớn tạo ra các ám khí lớn xuống quanh, dẫn đến sự thu hút của các Oan Linh và Oan Hồn lạc lõng quanh đây, nếu để tụi này đụng vào cậu thì bản thân cậu đã nhạy xuống hồ tự vẫn, trước khi hắn gần chạm vào cậu thì tôi đã liền tới lôi cậu vào.Nói xong Jonny cởi áo Vest đưa cho Phan và rồi anh ta xoa đều tay mình, bỗng các luồng khí lạ quay quanh người Jonny, dần dần các Khí đó tụ lại một chỗ rồi anh ta hô lớn:"Hoả ngục tử".....Ngọn lửa từ trong tay Jonny bắn ra rất lớn khủng khiếp làm thiêu cháy toàn bộ khu rừng...

Phan còn nghe rõ tiếng hét thảm thiết của Oan Linh, ngọn lửa đã thiêu cháy nó tan thành tro bụi....____________
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 4: kẻ mạnh nhất


Sau khi chứng kiến sức mạnh lớn của Jonny.

Phan đã ngơ ngác đứng nhìn những gì vừa diễn ra, sức mạnh ấy là gì, thật khủng khiếp!!!- Phan quay về nhà cùng tôi, mẹ cậu đã tìm cậu cả ngày hôm nay rồi.- À dạ vâng...Phan và cùng Jonny đi bộ trên đường về nhà, trong lúc đang đi thì Jonny có hỏi cậu ấy về người cha của cậu.Phan đã thay đổi sắc mặt khi Jonny nhắc tới gã đàn ông tồi tệ đó, bản thân cậu đã hận ông ta khi đã cố rời xa gia đình chúng tôi bỏ 2 mẹ con sống trong một mái ấm thiếu đi sự tình yêu của cha, cậu bây giờ chỉ có thể dự vào tình yêu của mẹ để được phấn đấu vươn lên thôi.- tôi chả muốn nhắc gì người đó cả...- Bố cậu đã rời xa hai mẹ cậu cũng là một lí do thôi.Phan nhìn jonny- lí do gì?

Ông ấy đã rời đi mà không nói một tiếng, không để lại lời nhắn gì tới mẹ con chúng tôi?

Rời đi trong sự im lặng bỏ mẹ con chúng tôi tự mưu sinh, khó khắn từng ngày đến với chung tôi.

Lí do gì quá lớn mà để ổng rời đi mà mặc kệ đi người ổng đã thương rất nhiều hay là đứa con máu mủ của mình?

Đã 12 năm kể từ khi ổng rời đi.

Mẹ con tôi đang sống từng ngày bên nhau cũng đã quên đi bóng hình ấy.- Thế nếu được gặp lại người đó thì cậu còn có muốn nhận người đó là cha mình nữa khôn..?Phan chỉ im lặng một hồi lâu rồi lại đáp- không... không bao giờ, 12 năm trời ổng bỏ đi thì tôi chẳng có lí do gì để nhận người đó là cha mình nữa.

Quá đủ rồi.- Thật là khó nhỉ, nhưng tôi chỉ bảo cậu rằng nếu có gặp lại thì đừng cư xử như người dưng, dùng gì cũng là cha của cậu, nên là...- Đủ rồi Jonny, chúng ta có thể ngưng nói về vấn đề này nữa, chuyện tương lai thì ta sẽ không biết như thế nào cả cứ sống cho hiện tại vậy đi.

Bản thân tôi vẫn phải cố gằng vì mẹ mình thôi.

Tôi thương mẹ tôi rất nhiều, bà ấy đã bị tổn thương sâu sắc đến tâm lí, gia đình rất nhiều.Về đến gần nhà, Phan đã thấy mẹ đang ngồi trước cửa nhà chờ tôi, mẹ thấy Phan chạy lại gần cho cậu một cái tát- cả sáng giờ con đi đâu vậy?

Con biết mẹ lo cho con lắm không?

Ôi Phan ơi, mẹ còn có mỗi mình con à, con bỏ đi mà không nói một tiếng cho mẹ làm cho mẹ sợ đó con.- mẹ con xin lỗi... con sai rồi...- cũng may là có số anh Jonny mà mẹ gọi nhờ tìm chứ không mẹ không biết kiếm con ở đâu luôn á con!

Thôi vào nhà đi khuya rồi, vào ăn miếng cơm rồi đi ngủ sáng mai dậy đi học...

à cậu Jonny cũng vào nhà tôi ăn miếng cơm đi.Jonny đáp lễ lại một cách kính trọng- cảm ơn dì, bây giờ tôi phải đi có công việc nên là chúng ta hẹn bữa khác tôi sẽ đến dùng bữa với gia đình mình ạ.- À vậy ạ... cậu về cẩn thận đi, cũng khuya muộn rồi dạo này nhiều thằng láo tợn, cô hồn hay cướp giật lắm.- Không sao đâu dì, thôi cả nhà hôm nay mệt rồi vào nhà nghỉ ngơi đi.- Ừ!

Cậu cũng về đi rồi nghỉ ngơi.Hai mẹ con Phan cùng nhau đi vào nhà, còn Jonny lặng lẽ rời đi trong cái phố đêm khuya, tiếng chó sủa ầm ầm, Jonny đi trong đêm im lặng không còn bóng dáng người khi buổi sáng, ở Đà Nẵng không như Thành Phố Hồ Chí Minh.

Nơi đây là nơi đầy sự yên tĩnh lạ thường, ban ngày họ nhộn nhịp nhưng về đêm lại yên ắng, bước trên con phố nhỏ bóng đèn đường mờ có cái chiếu sáng có cái đã tắt lặng.

Điện thoại trong túi cậu Jonny vang lên, nhấc máy lên nghe từ đầu bên kia:Jonny: Alo, chuyện gì cậu gọi tôi giờ này?Người chưa xác định: cậu về chưa, bên tổ chức có đưa nhiệm vụ cho cậu với tôi làm nhưng giờ tôi đang ở New York rồi, chưa về Việt Nam được nên cậu làm ca này một mình nhá haha...Jonny: suốt ngày công tác bên bển ấy, sao không ở luôn bên đó đi.Người chưa xác định: gì đâu mà căng vậy cha nội, tôi đi công tác 4 ngày rồi về, giải quyết mấy số chuyện bên New York chứ mấy thằng Pháp sư bên này chưa giải quyết được xong haha...Jonny: là người Việt mà hay cứ là Việt Kiều.Người chưa xác định: thôi hì, cúp máy đây...!*BípJonny mở tin nhắn trong điện thoại lần này cậu phải nhận nhiệm vụ ở một đền thờ hoang nằm tận Quận Sơn Trà ngay gần biển.

Vừa lúc đó, chiếc xe tổ chức đã tới đưa đón cậu đi.

Trên xe, bác tài hỏi- cậu Huỳnh đã gọi cho cậu rồi đúng không?- Ừ!

Cậu ta mới vừa gọi cho tôi, tôi không biết vì sau cậu ấy cứ phải đi công tác thường xuyên nhiều như vậy...- Haha... bậc pháp sư thuộc cấp Đẳng Cấp Quốc Tế điều đó cậu ta phải đi tham gia các nhiệm vụ lớn ở quốc tế rồi haha.- nói thì cũng đúng thôi, nhưng dù gì tôi với cậu ấy cũng chung bậc cấp nhưng nhiệm vụ khác nhau.- sao cậu không ở Đức rồi làm việc bên đó cho dễ.- không... tôi về Việt Nam cũng có mục đích của tôi...........Tại thành phố New York, nơi mà phố đêm ở New York, thành phố không bao giờ ngủ, luôn rực rỡ và sôi động.

Ánh đèn neon lung linh phản chiếu trên các tòa nhà cao chọc trời, tạo nên bức tranh lung linh và huyền bí.

Những dải đèn xe ô tô và đèn đường phố tạo ra một mảng sáng lung linh kéo dài dọc theo con phố.Âm nhạc từ các quán bar, nhà hàng và các sự kiện ngoài trời lấn át cả không khí, tạo nên bản giao hưởng đặc trưng của thành phố này.

Tiếng cười, tiếng nói, tiếng nhạc và tiếng xe cộ kết hợp tạo nên âm nhạc độc đáo của New York vào ban đêm.Những người dân và du khách trải qua con phố, từng bước chân đều phản ánh ánh sáng của thành phố này.

Cảm giác hối hả, sôi động và đầy năng lượng lan tỏa khắp nơi, tạo nên một không gian sống động và đa dạng.

Đó chính là cuộc sống về đêm tại New York - không ngủ, không ngừng và không bao giờ chán chường.Đứng từ trên toà nhà, một thanh niên trai cương tráng đứng trên cao, mặt bộ vest cùng theo cặp mắt kính râm đen gọng tròn.

Cùng với đó màu tóc ánh kim, người duy nhất có cá tính mạnh mẽ.

Đứng uy nghiêm trên toà nhà cao tầng nhất ở New York.

Một người đàn ông tới sau lưng cậu thanh niên đó rồi bảo:- nhiệm vụ lần này, cậu có chắc làm được không?- Haha...

ông hỏi thừa vậy David?- Vì chúng tôi đã không làm được gì với con ác ma này rồi, Huỳnh Genos.- Đừng quá lo, bản thân tôi cảm nhận được âm khí từ con ác ma này rồi, nó chỉ đang ẩn nấp sau những dòng người đang đi bộ dưới kia kìa, quá tuyệt vời, chúng nó không lộ diện dù là chúng nó đang được tiếp cận rất nhiều mục tiêu- Goatman, một con quái nửa người nửa dê, thường xuất hiện ở những con đường vắng vẻ gần bìa rừng, nó cầm một cái rìu lớn và rình rập tấn công những người bộ hành đơn độc.

Nay nó đã hẵn chọn khu vực đông người như thế chắc có một ý đồ nào đó.- ồ hắn lộ diện rồi kìa,...Goatman đã bắt cóc một người phụ nữ vào trong góc tối rồi biến mất đi, David bắt đầu bất an, nhưng Genos đã bình tĩnh, sau đó anh ta đưa bàn tay lên và chỉ về hướng xa kia rồi hô "Dịch Chuyển"Lập tức Genos đã xuất hiện ngay trước con Quái, Goatman khi thấy sự xuất hiện của một Pháp sư người Á liền lấy người Phụ nữ làm con tin rồi đe doạ.

Người phụ nữ đang hoảng sợ mà muốn nói điều gì đó, hình như hắn ta đã cướp đi giọng nói của cô ta nên giờ cô đã bị mất đi khả năng nói chuyện, người cô ta run rẫy và đang cố ra hiệu cầu xin Genos.- mày ... mày mà bước lại gần tao thì ta sẽ chén sạch đàn bà này.- Này ta phải nói ngươi câu đó đó- Hử?- Sống trên đời này mày muốn giết ai là giết sao, đâu dễ, con người giết con người còn có pháp luật, ở đây với các ác ma làm những điều đó thì pháp sư bọn ta sẽ thay pháp luật trừng trị.- Nói hay lắm ngon vào đây ta với mày một hiệp.- Bao nhiêu hiệp cũng được quan trọng mày có trụ được bao lâu.Nói rồi Genos vung tay nhẹ, người phụ nữ đã về tay Genos, cậu ta khôi phục lại khả năng nói của người Phụ nữ rồi lại dịch chuyển cô ra khỏi đây, Goatman thấy vậy liền hiện nguyên hình và chuẩn bị màn giao đấu...----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 5: đại chiến với ác ma




Genos bật nhảy lên cao rồi dùng hai bàn chân đạp thẳng vào mặt Goatman, Goatman bị đẩy lùi ra xa.

Hắn ta dùng chính máu mình làm những viên tròn rồi đẩy mạnh về phía Genos, nhưng khi thứ đó lại gần Genos lại nổ tung nhưng thân thể Genos vẫn bình thường,m.

Goatman lại một lần nữa lao tới với từng giọt máu hắn chảy ra tay hắn càng nhiều tạo thành một cái đao lớn vung một đòn thẳng vào phía trước Genos.Genos né sang một bên, tay Genos cầm lấy đao hắn ta bẻ thành vụn ra, đồng thời đầu gối chân Genos đạp thật mạnh vào bụng Goatman, khiến cho cơ thể hắn bị nằm vật ra, Goatman không chịu khuất phục mọc ra hai đôi cánh rồi bay lên cao, thấy thế Genos cũng lao theo.

Vì trên trời cao là lợi thế cho Goatman, hắn lợi dụng các cơn gió tích tụ lại tạo một cơn lóc lớn tung một đòn vào đối phương.

Genos vẫn bình thãn lao vào cơn lóc, không những bị gì mà còn lao thẳng tới Goatman, chỉ tay vào mặt hắn và hô lớn "Trảm", Goatman bị đứt đầu.Nhưng hắn vẫn khả năng hồi phục nhanh cái đầu kia bị rớt ra thì mọc lại cái thân, thế là giờ hắn có 2 bản phân thân.

Genos vẫn giữ được bình tĩnh, cậu ta dùng thuật di chuyển hất bản phân thân kia lao vào góc toà nha, bản chính hắn cố gắng bỏ chạy, nhưng bị Genos dùng đòn hoả lửa vào hắn bị thiêu lụi rồi rơi xuống khu vực hồ công viên gần đó, bản phân thân nhảy tới gần Genos định đâm lén từ phía sau nhưng khi cái đao hắn vừa chạm vào Genos thì vỡ vụn ra nhìu mảnh, Genos thấy thế dùng cú đá quay ngược lại.

Khiến hắn bay ra xa 2 toà nhà lớn.

Cậu ấy liền thi triển pháp tích tụ gió thành lóc như ban đầu Goatman đã tạo, lần này nó to hơn so với ban đầu, rồi lao nhanh tới bản Phân thân Goatman, vì chạy không kịp hắn bị dính vào trong.

Genos lại hô "thiêu" lập tức trong lóc đang xoay thì bỗng bùng lửa làm cho bản phân thân bị thiêu cháy.

Genos nhảy xuống khu vực hồ đó tìm lại Goatman, nhưng hắn đã phục kích từ sau lưng.

Dùng móng vuốt sắc nhọn mình đâm vào Genos nhưng vẫn như thế, các móng sắc hắn đã vỡ vụn khi chạm vào Genos.Vì thấy quá nhiều bất lợi chênh lệch về sức mạnh của mình.

Goatman quyết định thi triển Ma Pháp Trận của mình.- thi triển Ma Pháp Trận "solomonic"Xung quanh hai người bắt đầu lung chuyển, xuất hiện những bước tượng đá khắc hoạ những con người nửa dê nửa người đứng xung quanh vòng tròn bầu trời trở nên đỏ rực, những con quạ xuất hiện ngày càng nhiều kêu "quạc quạc", Goatman lại nói:- đây là Pháp Trận của ta, nếu bất kì ai trong pháp trận này, bọn họ sẽ bị hao tổn một nguồn sức mạnh cực lớn, sức mạnh của người đứng trong này sẽ bị hao giảm hoàn toàn rồi truyền lại về cho chính cho người đang thi triển Ma trận.

Đó lợi thế ta có thể dùng hết đòn tấn công vào người nhưng một cách nhẹ nhàng thôi cũng đủ khiến ngươi gục ngã mà chết trong đau đớn, không chỉ vậy nếu ngươi không phá được Ma Trận này thì người mãi mãi bị kẹt trong này rồi chẳng bao giờ vượt qua được ranh giới cái chết.- mấy trò trẻ con này làm gì được ta chứ?- ngươi nói gì?

Nghe ta giải thích vậy mà vẫn không hiểu à?- nói cho ngươi biết, Ma trận ngươi chỉ có thể tồn tại trong vài giây ngắn ngủi, vì nãy giờ ta đã luôn tấn công liên tục vào ngươi và để ngươi không đủ khả năng "lượng tử" trong người để thi triển Ma Trận này, nên nếu lượng tử ngươi chỉ có còn 75% thì khi khai triển Ma Pháp thì khó trụ lâu, với lại ta đây, Genos! chưa một lần nào bị hút mất đi sức mạnh của mình cả, lượng tử ta là vô hạn nếu ngươi càng hút hết của ta thì khả năng lượng tử ngươi đạt quá giới hạn cho phép dẫn đến ngươi sẽ bị nổ tung... chết trong tro tàn mãi mãi không thế đầu thai.Goatman vẫn bình tĩnh nói rằng:- Ngươi nghĩ ta dễ dàng bị áp đảo vậy sao, ta không tin trên giới Pháp sư các ngươi lại có người sở hữu được lượng tử quá 100% hay là vô hạn cả, chả bao giờ.

Nếu như vô hạn thì một con người bình như các người cũng đã chết ngoẽo như một con chó nằm lăn ra đường vậy.- Không tin thì giờ ta cho phép ngươi xử dụng Ma Pháp Trận ngươi để hao hút Lượng Tử của ta đi.Nói rồi Goatman không do dự mà liền dùng hết công lực Pháp của mình dồn hết vào người Genos, toàn bộ lượng tử đang được truyền vào người hắn ta, nhưng càng truyền hắn càng thấy lạ, Genos vẫn đứng mỉm cười nhìn liếc mắt với Goatman, càng lúc càng lâu, Goatman cảm thấy hút đã nhiều rồi nhưng vẫn không thấy nó như một năng lượng vĩnh cửu, Goatman càng lúc càng nhức đầu hắn bắt đầu nằm xuống lăn lóc ôm cái đầu của mình hét lên- cái đầu của mình ôi, cái đầu mình nó quá tải Lượng tử rồi.- vừa rồi ngươi mới vừa hút toàn bộ vào người với toàn bộ lượng tử trong người ngươi là 258% và đó là quá giới của ngươi rồi, ta chỉ cần đếm 1...

2...

3...Bùm!

Cả toàn thân thể Goatman bị nổ banh xác, máu chảy đều khắp nơi, Genos rất thấy vui khi thấy được kết thúc của ngày hôm nay, cả Ma Trận Goatman đã sụp đổ.

Genos quay lưng bức tới nhặt lên viên ngọc lam rồi hút toàn bộ hiện trường vừa diễn ra vào trong.

Rồi cậu ấy trở về tổ chức pháp sư quốc tế để giao nộp nó cho hội đồng xử lí.ΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩΩJonny đang tới khu vực đã được chỉ định tới, đấy là một ngôi Miếu chắc được lập ra vào cách đây thời Mạc Phủ, trên đó Jonny thấy được một tấm bia một lớn đang được khắc tên "Quỷ Nguyệt" biết đây là một trong con quỷ trong truyền thuyết Đại Việt vào những thời Kinh Dương Vương tới các thời đại vua nước Nam, đây là một ác ma có sức mạnh ảnh hưởng lớn, hắn ta ngoại hình cai to chưa xác định kích thước cụ thể nhưng hắn có 3 đầu 6 tay với Pháp thuật cao siêu tới thời nhà Mạc Phủ mới hoàn toàn bị các Pháp sư nước Nam phong ấn hoàn toàn.

Đây không hắn là Miếu đền thông thường mà là một trong những nơi phong ấn đi sức mạnh của Quỷ Nguyệt, nếu như ai đó muốn chạm tới khả năng tái sinh quỷ nguyệt sẽ rất cao.Jonny đi xung quanh xem thử nếu như có khả năng chắc có một Oán linh hoặc ác quỷ nào đó đang cố tình tới đây giải phong ấn cho Quỷ Nguyệt, nên bây giờ Jonny phải tìm cho ra hung thủ đang cố gắng gây ra chuyện ngoài ý muốn xảy ra.................
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 6: Quỷ Vương tái sinh


Trước mắt Jonny là một miếu đền cổ kính, với những tường đá cổ xưa và những cột trụ được chạm khắc tỉ mỉ.

Ánh nến mờ ảo chiếu sáng khắp nơi, tạo ra bóng tối u ám và bí ẩn.

Không khí trong miếu đền trở nên nặng nề, nhưng cũng rất linh thiêng và sâu sắc.Ở trung tâm miếu đền, Jonny thấy một bức tượng đá của quỷ nguyệt - một sinh vật kinh dị với ba đầu to lớn, mỗi đầu đều có ánh mắt đỏ rực sáng, và sáu cánh tay mảnh mai nhưng mạnh mẽ.

Cả ba đầu đều hô lên những âm thanh u ám và đáng sợ, khiến cho không khí trở nên căng thẳng hơn.Quỷ nguyệt được phong ấn bởi những biểu tượng cổ xưa và những ký hiệu bí ẩn, tạo nên một vòng tròn phép thuật mạnh mẽ để ngăn chặn sự phá hoại của nó.

Tuy nhiên, nguy cơ vẫn luôn hiện hữu, và sức mạnh của quỷ nguyệt vẫn đang đe dọa tới thế giới bên ngoài.Dường như thời gian đã ngưng trôi tại miếu đền này, và mọi vật đều như đóng băng trong sự hỗn loạn và sợ hãi.

Jonny có cảm giác rằng bất cứ sự chuyển động nhỏ nào cũng có thể đánh thức quỷ nguyệt khỏi sự phong ấn của nó, và thảm họa sẽ ập đến.Có một bóng người đang cố dần dần bước tới gần, tay cầm một thanh đao dài, bước sát lại gần Jonny tấn công từ phía sau lưng.

Vì giác quan nhạy bén, Jonny đã tung cú đạp về sau làm người đằng sau té ngã ra sau.

Hắn ta đứng dậy rút súng ra định bắn Jonny nhưng anh ta đã nhanh tay hơn và tung ra ngọn lửa vào hắn, nhưng bất ngờ là hắn lại khả năng kháng lửa.

Jonny vẫn bình tĩnh lôi ra cái chuỳ của mình ra và vung một cú về phía hắn.Nhưng hắn lấy ra thanh kiếm đỡ lại, Jonny đứng đối diện với người bí ẩn, người đó đang cầm trên tay một thanh kiếm truyền thuyết phát ra ánh sáng lấp lánh.

Jonny nhận ra rằng đây không phải là một đối thủ dễ dàng khi ánh mắt của hắn toả ra sự quyết tâm và sức mạnh khó lường.Jonny nhanh chóng vung tay, triệu hồi ngọn lửa mạnh mẽ từ lòng bàn tay.

Ngọn lửa bao phủ cả cánh tay của Jonny, tạo ra một vòng lửa sáng rực.

Anh ta nắm chặt ngọn lửa và ném nó về phía đối thủ.

Ngọn lửa hừng hực bay lượn, tạo ra những vệt lửa đỏ rực trên không trung.Người bí ẩn nhảy lên và vụt kiếm truyền thuyết của mình, tạo ra những vệt sáng lung linh khi đâm thẳng vào vòng lửa của Jonny.

Hai lực lượng mạnh mẽ va chạm với nhau, tạo ra những tia sáng chói lọi và âm thanh vang vọng cực mạnh.Jonny cảm nhận được sức mạnh khủng khiếp từ thanh kiếm truyền thuyết, nhưng anh ta không chùn bước.

Anh ta tập trung sức mạnh vào ngọn lửa của mình, tạo ra một cơn gió nóng mạnh mẽ cuốn trôi mọi thứ xung quanh.Trận đấu tiếp tục diễn ra với tốc độ chóng mặt, cả hai bên đều không chịu khuất phục trước sức mạnh của đối phương.

Jonny và người bí ẩn đều dùng sức mạnh cuối cùng của mình, tạo ra một cơn lốc lửa và ánh sáng chói lọi, làm lung lay cả miếu đền cổ kính này.Jonny cảm thấy sức mạnh của ngọn lửa trong cơ thể anh ta tăng lên, khiến cho người bí ẩn phải lui về sau mỗi đòn tấn công.

Jonny không ngừng triệu hồi ngọn lửa và tạo ra những cơn lốc nhiệt đới cuồn cuộn quanh đối thủ.Cuối cùng, sau một đòn tấn công mạnh mẽ, kiếm truyền thuyết trong tay người bí ẩn đã không thể chịu đựng nổi sức mạnh của Jonny và bị gãy thành hai.

Người bí ẩn gục xuống, lộ ra vẻ mặt mệt mỏi và đau đớn trên khuôn mặt.Trước khi Jonny kịp tiến gần, người bí ẩn nhanh chóng rút lui và biến mất trong bóng tối.

Khi Jonny đến nơi người bí ẩn đứng, anh ta nhìn thấy một tờ giấy rơi xuống đất.

Jonny nhặt lên và đọc những dòng chữ viết tay trên đó:"quỷ vương đang tái sinh..."

Jonny cảm thấy rùng mình khi đọc những dòng chữ đó, nhưng anh ta biết rằng cuộc chiến chưa kết thúc.

Anh ta quyết định theo dõi dấu vết của người bí ẩn và tìm hiểu thêm về sự tái sinh của quỷ vương.

Một trận đánh mới sắp bắt đầu, và Jonny sẵn sàng đối mặt với mọi thách thức để bảo vệ thế giới khỏi sự hủy diệt của quỷ vương.----------------Trong một căn phòng rộng lớn tại trung tâm New York, hội pháp sư quốc tế đã tụ họp để thảo luận về sự tái sinh của Quỷ Vương mạnh nhất.

Phòng họp trang trí lộng lẫy với những bức tranh phong thủy cổ xưa và đèn lồng pha lê chiếu sáng lung linh.

Trong buổi họp này, Pháp sư Huỳnh Genos, một pháp sư nổi tiếng với khả năng phong ấn mạnh mẽ, đang đứng ở giữa phòng, trước mặt là David, một pháp sư cấp 1 trẻ tuổi nhưng tài năng.Huỳnh Genos:- Các đồng chí thân mến, chúng ta không thể xem nhẹ vấn đề này.

Quỷ Vương đã từng gây ra thảm họa lớn cho thế giới, và nếu hắn ta tái sinh, hậu quả sẽ không thể lường trước được.David:-Tôi hiểu tầm quan trọng của việc ngăn chặn Quỷ Vương.

Nhưng làm sao chúng ta có thể ngăn chặn một thế lực mạnh như vậy?Nhà quản trị hội đồng:- Chúng ta cần tập hợp sức mạnh của tất cả các pháp sư trên thế giới.

Chỉ khi đồng lòng và hợp tác, chúng ta mới có thể đánh bại Quỷ Vương một lần nữa.Huỳnh Genos:- Chính xác, sức mạnh đồng lòng là vô cùng quan trọng.

Chúng ta phải tìm cách kết nối với nhau, hợp tác và tạo ra một chiến lược chung để đối phó với Quỷ Vương.David:-Tôi sẵn sàng đóng góp sức mạnh của mình vào cuộc chiến này.

Chúng ta không thể để Quỷ Vương tái sinh và gây ra thảm họa một lần nữa.Nhà quản trị hội đồng:-Hãy chuẩn bị tinh thần và sức mạnh của mình, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với thách thức này.

Sức mạnh của tình đoàn kết sẽ là chìa khóa để chiến thắng.Cuộc thảo luận diễn ra sôi nổi trong căn phòng, mỗi người đều tỏ ra quyết tâm và sẵn sàng đối mặt với nguy cơ từ Quỷ Vương.

Pháp sư Huỳnh Genos, David và các nhà quản trị hội đồng đều hiểu rõ tầm quan trọng của việc hợp tác và đoàn kết để bảo vệ thế giới khỏi sự hủy diệt của thế lực tà ác.Huỳnh Genos: "Chúng ta cần tập hợp ngũ đại pháp sư cấp cao từ khắp nơi trên thế giới để chuẩn bị cho trận chiến với ác quỷ mạnh mẽ đang tái sinh.

Hãy liên lạc ngay với Kato Asahi, pháp sư người Nhật, Thomas Williams, pháp sư người Anh, Jonny Flick, pháp sư người Đức đang công tác ở Việt Nam, và Quách Uyển Dư, pháp sư người Hoa."

David: "Chúng ta cần sự đồng lòng và hợp tác từ tất cả các pháp sư tài năng này để có cơ hội đánh bại Quỷ Vương một lần nữa.

Hãy kêu gọi họ đến, chúng ta không thể chờ đợi thêm nữa."

Nhà quản trị hội đồng: "Hãy chuẩn bị tinh thần và sức mạnh của mình, chúng ta sẽ cùng nhau đối mặt với thách thức này.

Tất cả chúng ta đều cần phải đồng lòng và hợp tác để bảo vệ thế giới khỏi sự hủy diệt của Quỷ Vương."

Cuộc họp kết thúc với sự quyết tâm và sẵn sàng của mỗi người tham gia.

Mọi người đều biết rằng chỉ khi đoàn kết và hợp tác, họ mới có thể đánh bại Quỷ Vương mạnh nhất và bảo vệ thế giới khỏi sự tàn phá.Huỳnh Genos rời khỏi hội đồng, chuẩn bị trở về Việt Nam từ Mỹ để gặp người anh em kết nghĩa là Jonny Flick.

Sau 3 ngày bay về Việt Nam, Huỳnh Genos gặp được Jonny đang chờ ở sân bay.Huỳnh Genos: "Jonny, anh đến rồi!

Cảm ơn em đã đợi anh ở đây."

Jonny Flick: "Không có gì, Huỳnh.

Chào mừng anh trở về.

Anh đã bay từ Mỹ về sao?"

Huỳnh Genos: "Rất mệt nhưng không sao.

Chúng ta cần phải nhanh chóng bàn kế hoạch cho việc đối phó với sự tái sinh của Quỷ Vương.

Anh đã có thông tin mới nào không?"

Jonny Flick: "Có một số tin đồn rằng Quỷ Vương đang tìm cách thống trị thế giới bằng cách hồi sinh mạnh mẽ hơn trước.

Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng và kết hợp sức mạnh của tất cả các pháp sư cấp cao."

Huỳnh Genos: "Đúng vậy.

Chúng ta không thể để Quỷ Vương tái sinh và gây hại cho thế giới một lần nữa.

Hãy chuẩn bị sẵn sàng, Jonny.

Chúng ta sẽ cùng nhau đối phó với thách thức này."

Hai người bắt đầu lên kế hoạch chi tiết để chuẩn bị cho trận chiến với Quỷ Vương, với hy vọng rằng sự đoàn kết và sức mạnh của họ sẽ đủ để bảo vệ thế giới khỏi sự đe dọa của ác quỷ mạnh mẽ.----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 7: gia nhập giới pháp sư


Mùa hè năm nay.

Lần đầu tiên sau những năm tháng cắp sách đến trường, cậu phải nghỉ học và đi làm để giúp mẹ kiếm thêm thu nhập.

Gia đình họ khá khó khăn, mẹ Phan làm công nhân may lương ít ỏi, không đủ trang trải chi phí sinh hoạt hàng ngày.Những ngày cuối tháng 5, Phan thức dậy từ sáng sớm, cùng mẹ đến xưởng may.

Họ phải làm việc 10 tiếng mỗi ngày, cắm cúi may từng đường kim, mồ hôi đầm đìa dưới cái nắng gay gắt của mùa hè.

Mỗi ngày, Phan chỉ kiếm được có 80.000 đồng, nhưng với cậu bé, đó là số tiền lớn.Về đến nhà, Phan thường rã rời vì mệt mỏi.

Nhưng cậu vẫn cố gắng hoàn thành bài tập về nhà, để không bị xa rời với việc học.

Đôi khi, cậu phải thức khuya để hoàn thành công việc.

Dù vất vả, Phan vẫn cảm thấy hạnh phúc khi nhìn thấy mẹ vui vẻ hơn những ngày trước, không phải lo lắng về chuyện tiền bạc.Khi mùa hè khép lại, Phan tự hào về mình.

Cậu đã góp phần làm cho gia đình nhỏ bé của mình ấm no hơn.

Và Phan hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt, để sau này có thể giúp đỡ mẹ nhiều hơn.Jonny lặng lẽ đến trước cửa nhà Phan, anh đã từng theo dõi và quan sát cậu bé trong thời gian qua.

Jonny biết Phan có tiềm năng pháp thuật vô cùng lớn, nhưng gia cảnh khó khăn đã khiến cậu phải nghỉ học và đi làm kiếm tiền.Jonny gõ cửa, cậu Phan - người mà anh đã từng giúp đỡ trước đây - mở cửa với vẻ mặt ngạc nhiên.Phan: "Anh Jonny!

Sao anh lại đến đây?"

Jonny: "Chào Phan, cậu khỏe chứ?

Anh đến đây để mời cậu đi học tập tại trường Pháp sư."

Phan: "Trường Pháp sư ư?

Nhưng em không có khả năng pháp thuật mà."

Jonny: "cậu đừng lo, anh đã theo dõi cháu trong một thời gian và nhận thấy cháu rất có tiềm năng.

Anh sẽ trực tiếp hướng dẫn cậu, cậu sẽ trở thành một pháp sư rất mạnh trong tương lai."

Phan: "Nhưng em vừa mới nghỉ học để đi làm phụ mẹ kiếm tiền.

Em không muốn bỏ lỡ cơ hội đó."

Jonny: "Anh hiểu, nhưng đây là cơ hội vàng để thay đổi tương lai của cậu.

Trường sẽ lo liệu mọi thứ cần thiết cho cháu học tập và phát triển.

Cậu chỉ cần tập trung vào việc học là được."

Phan suy nghĩ một lát, cậu biết đây có thể là cơ hội duy nhất để thay đổi vận mệnh của mình.

Cuối cùng, cậu gật đầu đồng ý.Phan: "Vâng ạ, em sẽ đi cùng anh."

Jonny mỉm cười, biết rằng Phan sẽ trở thành một pháp sư tài năng trong tương lai.Mẹ Phan (nhìn Jonny với nụ cười): "A, chào cậu Jonny.

Cháu đã lâu không gặp rồi.

Cháu đến đây có việc gì vậy?"

Jonny (tươi cười đáp lại): "Xin chào bà.

Vâng, tôi đến đây để nói chuyện với bà về việc mời Phan đến học tập tại Học viện Pháp thuật của chúng tôi."

Mẹ Phan (gật đầu): "À, vâng.

Tôi nhớ là cậu đã từng nói với tôi về chuyện này trước đây.

Vậy thì, cháu Phan sẽ được đi học ở Học viện à?"

Jonny (gật đầu): "Đúng vậy, thưa bà.

Phan là một học sinh rất tài năng, và chúng tôi muốn cung cấp cho cậu ấy cơ hội được theo học tại Học viện của chúng tôi.

Tôi tin rằng đây sẽ là một trải nghiệm tuyệt vời cho Phan."

Mẹ Phan (suy nghĩ một lúc): "Vâng, tôi cũng đã suy nghĩ về chuyện này rồi.

Tôi biết Học viện Pháp thuật là nơi đào tạo những pháp sư tài năng nhất.

Nếu Phan được theo học ở đó, chắc chắn cháu sẽ có cơ hội phát triển tối đa tiềm năng của mình."

Jonny (gật đầu): "Đúng vậy, thưa bà.

Tôi sẽ chăm sóc và bảo vệ Phan như một người con.

Cháu sẽ được học những kiến thức và kỹ năng vô giá tại đây."

Mẹ Phan (cười): "Vậy thì được rồi.

Tôi sẽ cho phép Phan đi học ở Học viện của cậu.

Tôi hy vọng cháu sẽ có một kỳ học thật vui vẻ và thu hoạch được nhiều điều bổ ích."

Jonny (vui mừng): "Tôi chân thành cảm ơn bà.

Tôi hứa sẽ đảm bảo an toàn và chăm sóc Phan rất tốt.

Cháu sẽ trở thành một pháp sư tài năng, vừa để làm bà tự hào, vừa để giúp đỡ gia đình."

Một tuần sau, Jonny lại đến nhà Phan, lần này với một chiếc xe đặc biệt đưa Phan đến Học viện Pháp thuật.Jonny (nở nụ cười khi thấy Phan và mẹ Phan ra đón): "Chào buổi sáng, thưa bà và cậu Phan.

Hôm nay là ngày cậu ấy sẽ chính thức bắt đầu hành trình học tập tại Học viện Pháp thuật của chúng tôi."

Mẹ Phan (với ánh mắt đầy tự hào): "Vâng, cháu Phan rất phấn khích.

Cháu đã sẵn sàng rồi."

Phan (gật đầu, vẻ mặt hân hoan): "vâng, thưa anh Jonny.

Em sẽ cố gắng học tập thật tốt."

Jonny (mỉm cười): "Tôi biết cháu sẽ làm rất tốt.

Nào, chúng ta hãy lên đường thôi."

Họ cùng bước lên chiếc xe đặc biệt - một loại xe thể thao có thiết kế kỳ lạ, với những chi tiết hơi phát sáng và nhiều nút bấm bí ẩn.

Ngay khi cửa đóng lại, xe liền nổ máy và đưa họ lên đường.Khung cảnh bên ngoài lướt qua nhanh chóng.

Những cánh đồng xanh ngát, những ngôi làng yên bình, rồi dần chuyển sang những ngọn núi hùng vĩ và những khu rừng rậm rạp.

Phan ngồi ngắm nhìn những cảnh vật lạ lẫm qua cửa sổ, không khỏi cảm thấy háo hức và phấn khích.Jonny quan sát Phan, rồi nhẹ nhàng nói: "cậu sẽ thích Học viện Pháp thuật lắm đấy.

Đó là một nơi đặc biệt, với nhiều điều kỳ diệu và bí ẩn chờ đợi cậu khám phá."

Phan gật đầu, cười vui "em không thể chờ đợi được nữa."

Chiếc xe tiếp tục lướt nhanh trên con đường, mang Phan đến với một tương lai đầy hứa hẹn tại Học viện Pháp thuật.----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 8: làm quen môi trường mới


Sau khi chuyến xe đến nơi, Jonny và Phan vội vã đi tới Trường Phù Thủy.

Khi họ bước vào khuôn viên trường, Jonny hướng dẫn Phan đi tới một tòa nhà lớn."

Phan, em hãy theo anh.

Anh muốn giới thiệu em với một vị pháp sư rất quan trọng," Jonny nói.Họ đi qua các hành lang đến phòng làm việc của một pháp sư cao tuổi.

Jonny gõ cửa và một giọng trầm ấm vang lên, "Mời vào."

Họ bước vào và Jonny nói, "Thưa anh Genos, em xin giới thiệu bạn em, Phan.

Phan, đây là anh Genos, vị pháp sư mạnh nhất trong giới pháp sư."

Người đàn ông cao lớn hơi gầy đang đứng trông rất lịch lãm và quý phái.

Anh ta mặc bộ Vest màu đen, tôn lên vẻ sang trọng và lịch lãm.

Kính đen râm đen gọng tròn trên gương mặt anh ta tạo nên vẻ bí ẩn và thời thượng.

Màu tóc Ánh Kim của anh ta thêm phần nổi bật và độc đáo, tạo điểm nhấn cho ngoại hình của anh ta.

Với dáng vẻ và phong cách độc đáo như vậy, anh ta chắc chắn là một vị pháp sư đẹp trai lĩnh lãm nhất.Genos nhìn Phan với ánh mắt thông tuệ.

"Chào em, Phan.

Anh đã nghe nhiều về em từ Jonny.

Được gặp em lần đầu tiên, anh rất vui mừng."

Phan cúi chào, cảm thấy tự ti trước sự uy nghiêm của vị pháp sư.

"Th-thưa anh, em cũng rất vui được gặp anh."

"Đừng e dè như vậy, Phan," Genos nói với giọng dịu dàng.

"Anh biết em sẽ trở thành một pháp sư tài năng.

Jonny đã nói với anh về tiềm năng của em."

Phan cảm thấy tự tin hơn, gật đầu với vị pháp sư.

"Vâng ạ, em sẽ cố gắng hết sức."

"Tốt lắm," Genos đáp.

"Anh mong chờ được theo dõi sự tiến bộ của em ở Trường Phù Thủy.

Hãy cố gắng hết sức nhé."

Jonny và Phan cảm ơn pháp sư Genos và rời khỏi phòng, Phan cảm thấy phấn khích và tự tin hơn về hành trình sắp tới của mình.Jonny: anh muốn kể cho em nghe về nguồn gốc của các Pháp sư ở Việt Nam và cách họ chống lại ác ma đấy.Phan: Vâng anh, em rất muốn biết về điều đó.Jonny: Ở Việt Nam, nghệ thuật Pháp thuật đã tồn tại từ rất lâu, được truyền bá qua nhiều thế hệ.

Các Pháp sư thường học từ các thầy trước đó, họ học cách sử dụng năng lực siêu nhiên để chống lại ác ma và bảo vệ cộng đồng.Phan: Thật là thú vị, anh ạ.

Vậy các Pháp sư thường chống lại ác ma như thế nào?Jonny: Các Pháp sư thường sử dụng các loại bùa phép, trang bị và kiến thức về phép thuật để đối phó với ác ma.

Họ cũng thường tu luyện nội lực và tinh thần để tăng cường sức mạnh của mình.Phan: Wow, nghe có vẻ rất phức tạp và hấp dẫn.

Cảm ơn anh đã chia sẻ thông tin này với em.Jonny: Không có gì, em nhớ rằng, sức mạnh của Pháp sư không chỉ đến từ khả năng siêu nhiên mà còn từ lòng kiên trì, sự tập trung và lòng tin vào bản thân.

Chúc em may mắn trên con đường tìm hiểu về nghệ thuật Pháp thuật nhé.Đi dọc đường hành lang của trường thì bọn có gặp một nhóm 3 ngườic thì cả bọn họ thấy Jonny thì liền cúi chào gọi tiếng sư phụ.Jonny: Em Phan, còn có ba học sinh năm hai ở trường chúng ta mà anh muốn giới thiệu cho em.

Cô gái tên Nguyễn Yên, anh Vân và cậu Tư Long, người Trung Quốc.Nguyễn Yên: Chào em, chị là Nguyễn Yên.

Rất vui được làm quen với em.Vân: Xin chào, anh là Vân.

Hi vọng tới được trường này sẽ có được dịp hỏi rèn luyện học về chú thuật nha!Tư Long: 你好 (Xin chào), anh là Tư Long.

Rất vui được gặp em.Jonny: Ba bạn học sinh này đều rất tài năng và nhiệt huyết trong việc học tập và rèn luyện kỹ năng Pháp thuật.

Họ đã cùng nhau trải qua nhiều thử thách và học hỏi lẫn nhau để trở thành những Pháp sư xuất sắc.Nguyễn Yên: Anh chị sẽ luôn hỗ trợ nhau và cùng nhau vượt qua mọi khó khăn.

Anh chị tin rằng, khi đoàn kết và làm việc cùng nhau, chúng ta có thể đạt được mọi mục tiêu.Vân: Đúng vậy, anh chị không chỉ là bạn bè mà còn là đồng đội trong cuộc chiến chống lại ác ma.

Anh chị sẽ không bao giờ bỏ rơi ai trong nhóm.Tư Long: 我们一起努力 (Chúng ta cùng nhau nỗ lực), chúng ta sẽ chiến thắng mọi thử thách.

Anh chị hy vọng em cũng sẽ tham gia vào đội ngũ của anh chị để cùng nhau bảo vệ thế giới khỏi sự đe dọa của ác ma.Jonny: Em Phan, hãy cùng tham gia vào đội của chúng tớ và trải nghiệm cuộc phiêu lưu hấp dẫn này nhé.Phan: dạ vângg!!!Từ đó, Phan đã trở thành một pháp sư từ đây----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 9: hành trình theo đuổi


Phan được cùng các anh chị năm 3 dẫn đến căn phòng học đào tạo đặc biệt riêng cho các pháp sư mới vào, tuy được xếp vào là cấp độ Tân Pháp nhưng cậu vẫn vào Phòng các Pháp sư cấp 3 vì trong người cậu đang mang một dòng máu pháp sư được tôn vinh là thuộc tộc pháp sư mạnh nhất.

Là tộc Phạm là những pháp sư tài ba với khả năng sử dụng phép thuật nước lực.

Họ có thể triệu hồi cơn lũ hoặc tạo ra cơn mưa lớn để đánh bại kẻ thù.

Vì vậy đây là phép dễ học nhất trong các Phép.Vân (mang một cốc nước ra để lên bàn): giờ em hãy thử tập trung vào đi.

Hít hơi sâu vào và điều khiển nó...Nhưng Phan đã hít một hơi thật lớn và thử làm m, một hồi nhưng vẫn không thấy khá triển gì cả.

Chiếc cốc nước vẫn giữ nguyên vẹn.

Genos đứng ở ngoài thấy vậy đi vào bảo:"Em cần một thời gian dài luyện tập hằng ngày mới thành thạo được kĩ năng pháp thuật nước.

Cậu cần nên kết hợp giữa luyện tập thân thể và Thuật Pháp trong người thì mới tiến triển được một ít được.

Nên giờ đừng có cố thử nữa, cảm thấy không ổn thì em cứ rời trường thầy sẽ không nhận học trò nữa."Nói rồi Genos rời đi, Phan cảm thấy thực sự mình không có một chút thuật pháp nào cả vào được trong trường này thì cũng chỉ là con cóc giữa bầy thiên nga vậy thôi, sắc mặt cậu trở nên buồn đi, Vân tới bên cạnh cậu và an ủi:"Không sao đâu, ai rồi cũng có lần đầu thôi nên cũng chả sao cả, cứ cố gắng rồi một ngày nào em cũng có thể thành thạo thi triển được Thuật Pháp thôi."

Yên:" đúng vậy!

Cũng có thể sau ni em ấy lại có thể làm được Ma Pháp riêng cho mình nữa rồi trở thành vị pháp sư đẳng cấp cũng hay hahaha..."

Mọi người bắt đầu vui vẻ trở lại cười đùa, bọn họ cố gắng truyền nhau động lực tích cực hơn để cho Phan có thể có cố gắng trong việc theo học Thuật Pháp.Genos đứng ở sau cửa rồi anh ấy mỉm cười một cái, Jonny đứng kế bên lại hỏi:"Sao lúc nãy cậu gây áp lực lên thằng bé vậy?"

Genos: "cậu nên biết một điều ở trong giới Thuật Pháp là không phải chuyện dễ dàng, tôi chỉ cố gắng nói làm sao cậu ấy có một chút lòng tin mạnh mẽ để ở lại, nếu ý chí cậu ấy không có thì tốt hơn hết cậu ấy không nên ở lại đây."

Nói rồi Genos rời đi...

Jonny vẫn đứng nhìn lại bóng lưng Genos rời đi, cậu Genos đã thay đổi rất nhiều rồi...Mỗi buổi sáng, cậu Phan bắt đầu ngày mới bằng việc thực hiện bài tập luyện võ cơ bản trong phòng tập của trường.

Cậu tập trung vào việc rèn luyện sức mạnh, sự linh hoạt và kỹ thuật chiến đấu.

Các động tác quen thuộc như đấm, đá, vật lộn và giữ thăng bằng được lặp đi lặp lại để nắm vững kỹ năng.Tiếp theo, cậu Phan chuyển sang học pháp thuật thiên về điều khiển nước.

Dưới sự hướng dẫn của thầy cô giáo, cậu tập trung vào việc tập trung ý chí và năng lực tinh thần để kích hoạt sức mạnh của nước.

Các động tác tập trung vào việc điều chỉnh luồng nước, biến đổi hình dạng và kiểm soát áp lực.Cuối cùng, cậu Phan thực hiện các bài tập tăng cường sức khỏe và sự linh hoạt để duy trì thể chất và tinh thần tốt.

Cậu dành thời gian để rèn luyện bản thân, nâng cao kỹ năng và chuẩn bị cho những thách thức mới trong tương lai.Dù ở trong trường suốt cả ngày, cậu Phan không bao giờ ngừng học hỏi và phấn đấu trở thành một võ sĩ và pháp sư xuất sắc.

Hành trình luyện tập hàng ngày của cậu là sự chứng minh cho sự kiên trì, quyết tâm và sự đam mê với nghệ thuật võ thuật và pháp thuật.Khi Huỳnh Genos thấy Phan ngày càng tiến bộ hằng ngày trong việc luyện tập, anh không khỏi cảm thấy hạnh phúc và tự hào về sự phấn đấu của bạn bè.

Anh cảm thấy khích lệ và động viên bởi sự kiên trì và nỗ lực không ngừng của Phan trong việc hoàn thiện kỹ năng võ thuật và pháp thuật.Huỳnh Genos biết rằng sự tiến bộ của Phan không đến từ sự may mắn mà là do công sức và cố gắng của chính bản thân.

Anh cảm thấy được truyền cảm hứng để cũng tập trung vào việc rèn luyện và phát triển bản thân, hướng đến mục tiêu cao cả và hoàn thiện.----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 10: cuộc họp khẩn cấp


Tại hội đồng Pháp Sư Việt Nam đang trải qua một bối cảnh căng thẳng.

Thông tin về việc Ác Vương sắp tái sinh đã khiến mọi người lo lắng và áp lực tăng cao.Mọi người trong hội đồng đều cảm thấy áp đảo bởi sức mạnh và tàn bạo của Ác Vương.

Cảm giác lo sợ và bất lực trước sự trỗi dậy của hắn ta đã khiến không khí trở nên căng thẳng và nặng nề.Hiệu trưởng Toàn cảm thấy áp lực lớn khi phải đứng đầu cuộc chiến chống lại Ác Vương.

Huỳnh Genos, Jonny Flick và Tiểu Mỹ cũng đều cảm thấy trách nhiệm nặng nề và sẵn sàng hy sinh để bảo vệ thế giới này.Trước cuộc họp quan trọng này, mọi người đều tỏ ra căng thẳng và lo lắng về kết quả cuộc chiến sắp tới.

Tuy nhiên, họ cũng biết rằng chỉ có sự đoàn kết và nỗ lực chung mới có thể đánh bại Ác Vương và bảo vệ thế giới khỏi sự hủy diệt.Huỳnh Genos: mọi người, chúng ta đã nhận được thông tin về việc Ác Vương đang tái sinh.

Chúng ta cần phải lập kế sách để ngăn chặn hắn ta ngay lập tức.Jonny Flick: Đúng vậy, chúng ta không thể để cho Ác Vương tái sinh và gây hại cho thế giới này.

Chúng ta cần phải hành động ngay.Tiểu Mỹ: Tôi đề nghị chúng ta tìm hiểu về điểm yếu của Ác Vương trước.

Chỉ khi biết được điểm yếu, chúng ta mới có thể đánh bại hắn ta một cách dễ dàng.

Nhưng hiện tại vẫn chưa có thông tin rõ ràng gì tên ác vương này vì cũng đã 10 ngàn năm rồi kể từ khi hắn bị phong ấn đến bây giờ.Toàn: Điều đó đúng, Tiểu Mỹ.

Chúng ta cần phải tập trung vào việc nghiên cứu và thu thập thông tin về Ác Vương.

Có ai có ý kiến hoặc kế sách cụ thể không?Huỳnh Genos: Tôi nghĩ chúng ta nên tìm cách phá vỡ phong ấn mà Ác Vương đang sử dụng để tái sinh.

Nếu chúng ta có thể ngăn chặn hắn ta tái sinh, chúng ta sẽ có cơ hội đánh bại hắn.Jonny Flick: Đúng, và tôi đề xuất chúng ta tìm kiếm vật phẩm truyền kỳ có thể giúp chúng ta phá vỡ phong ấn đó.

Chúng ta cần phải chuẩn bị kỹ lưỡng trước khi đối mặt với Ác Vương.Tiểu Mỹ: Tôi sẽ điều tra về vị trí của phong ấn và tìm kiếm thông tin về vật phẩm huyền thoại.

Chúng ta cần phải hành động nhanh chóng trước khi Ác Vương tái sinh hoàn toàn.Toàn: Rất tốt, mọi người đã đưa ra những ý kiến quan trọng.

Chúng ta sẽ thực hiện kế sách này và hy vọng sẽ đánh bại Ác Vương một lần nữa.

Cảm ơn mọi người đã đóng góp ý kiến và sẵn sàng hành động.

Chúng ta sẽ cùng nhau chiến thắng!Genos đứng lặng yên một hồi rồi quay lưng lại hội đồng rồi bảoGenos: Các đồng đạo, tôi xin phép được giải thích về thuật "tố" mà tôi sở hữu.

Đây là một trong những pháp thuật mạnh nhất và hiếm có, chỉ một số người được truyền thụ và nắm giữ.

Thuật "tố" không chỉ mang trong mình sức mạnh vô biên mà còn là biểu tượng của sự công bằng và quyết tâm trong chiến đấu chống lại Ác Vương.Jonny Flick: Nhưng Genos, Ác Vương là một thế lực vô cùng đáng sợ.

Anh có chắc rằng mình có thể đối đầu một mình và chiến thắng hắn ta trong một tấc?Genos: Tôi hiểu sự lo lắng của mọi người, nhưng tôi tin vào sức mạnh của thuật "tố" và quyết tâm của mình.

Ác Vương có thể mạnh mẽ, nhưng sự công bằng và lòng kiên trì của chúng ta sẽ là chìa khóa để đánh bại hắn ta.

Tôi sẽ không để cho thế giới này phải chịu thêm một ngày nào nữa dưới bóng tối của Ác Vương.Tiểu Mỹ: Genos, chúng tôi tin vào anh và sẽ luôn ở bên cạnh anh trong cuộc chiến này.

Chúng ta sẽ đánh bại Ác Vương và bảo vệ thế giới này, cùng nhau!Genos: Cảm ơn mọi người về sự tin tưởng và ủng hộ.

Hãy chuẩn bị sẵn sàng, cuộc chiến sắp bắt đầu.

Chúng ta sẽ chiến thắng!Genos rời khỏi trường Pháp sư, lái xe oto trên con đường vắng vẻ, dẫn dẻ đến miếu đền phong ấn của Ác Vương.

Bầu trời bao phủ bởi mây đen đặc, ánh nắng mặt trời không thể xuyên qua, tạo nên bầu không khí u ám và kinh sợ.

Cánh cổng miếu đền vững chãi, nhưng phản chiếu ánh sáng mặt trăng tạo ra bóng tối sâu thẳm.Genos dừng xe trước cổng miếu đền, bước ra ngoài và nhìn chằm chằm vào kiến trúc đậm chất cổ xưa của nơi này.

Những bức tượng đá của các vị thần Ác Vương đứng trên cột trụ, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng lên gương mặt chúng, tạo ra cảm giác huyền bí và đáng sợ.Mặc cho không gian xung quanh đầy ám ảnh, Genos vẫn giữ bình tĩnh và tỏ ra không hề run sợ.

Anh ta nhận ra rằng sức mạnh của mình không chỉ đến từ khả năng chiến đấu mà còn từ sự kiên nhẫn và tinh thần kiên định.

Với ánh mắt sáng lạn, anh ta quyết định tiến vào bên trong miếu đền, sẵn sàng khám phá bí ẩn và đối mặt với thử thách từ Ác Vương.linh hồn Ác Vương hiện lên trước mắt với hình dạng đáng sợ: ba đầu, sáu tay và ánh mắt đỏ lửa đầy quyền lực.

Hắn thì thầm hứa với Genos.Linh hồn Ác Vương: "ta sẽ tìm được thân xác của một người Phàm mạnh mẽ để chiếm hữu, chỉ cần một kẻ bước tới đây đẩy cục đá ra khỏi hồ giếng kia thì phong ấn của ta sẽ được giải trừ, lúc đó ha ta sẽ rời khỏi miếu đền này mà tư do đi kiếm vật chủ và rồi chiếm đoạt chuẩn bị cho kế hoạch thống trị nhân gian hahaha" -cười độc ácGenos (cười nhẹ): "mày có vẻ tự tin quá.

Nhưng sức mạnh không chỉ đến từ thể chất mà còn từ tinh thần.

Ta sẽ không để cho kế hoạch xấu xa của mày trở thành hiện thực."

Linh hồn Ác Vương: "mày chỉ là một con người, còn ta có quyền lực vô song.

Sự kiêu hãnh của mày sẽ không thể đánh bại được ta."

Genos (vẫn cười): "ta không sợ sự đe dọa của mày.Với nói cho mày nghe nha, với sức mạnh vô biên vô hạn của ta thì có thể dễ dàng đánh bại được mày thôi nên biết tinh thần kiên định và quyết tâm của ta sẽ là vũ khí mạnh mẽ nhất để ngăn chặn kế hoạch của mày.

Hãy đến đi, ta sẵn sàng đối đầu với mày."

Ác Vương: "hực nực cười thằng ranh con miệng còn bú sữa mẹ còn dám khiêu khích thằng già 10.000 tuổi, cứ đợi đi xem rồi một ngày nào đó ta sẽ chiếm hữu hoàn toàn một thân xác nào đó và rồi ta sẽ giết ngươi đầu tiên."

Genos: "vậy ta sẽ hẹn ngươi một ngày nào đó không xa chúng ta sẽ đối đầu nhau một trận, ta không dễ dàng thua ngươi đâu, Quỷ Nguyệt."

Ác Vương: "hãy chờ xem" rồi tan biến trong làng mây khóiĐứng trước sự khiêu khích của kẻ từng mạnh nhất lịch sử ác vương Quỷ Nguyệt, Genos không hề run sợ trước sự đe dọa của linh hồn Ác Vương.

Anh ta vẫn giữ tư duy lạnh lùng và tự tin, cười nhẹ và khiêu khích đối thủ.

Genos biết rằng sức mạnh không chỉ đến từ thể chất mà còn từ tinh thần và lòng kiên định.

Anh ta không ngần ngại đối diện với sự đen tối và quyết tâm ngăn chặn kế hoạch xấu xa của linh hồn Ác Vương.

Trên khuôn mặt bình tĩnh của Genos, vẫn hiện lên nụ cười nhẹ nhàng nhưng đầy thách thức, thể hiện sự kiên định và quyết tâm của một chiến binh không sợ hãi.

Genos sẵn sàng đối đầu với linh hồn Ác Vương, sẵn lòng đánh đổi mọi thứ để bảo vệ thế giới khỏi sự ác độc và thống trị của kẻ xấu xa.Sau khi kết thúc Genos đã rời đi với khuôn mặt tự mãn, tin rằng bản thân sẽ bất bại vì bây giờ anh ta là người bất tử, không ngại gì đối đầu với đối thủ từng sống 10 ngàn năm.----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 11: Núi Két (ông Két)


Khi về đến trường, thì Genos nhận được tin tức về việc Núi Két ở dưới Tỉnh An Giang đang có biến.

Được cơ hội như thế, Genos đã đi vào phòng Phan và bảo:"Phan mai em được một bài thực hành mới này!"

Phan:"hả bài thực hành gì vậy Thầy Genos?"

Genos: "theo như thầy biết thì ở Núi Két ở An Giang đang có biến, nên là mai thầy được cử xuống dưới đó giải quyết nên sẵn đây thầy mới em xuống theo để học thêm kiến thức kinh nghiệm và trải nghiệm nha kkk"Phan: "ủa vậy hả thầy?

Nhưng em vẫn chưa sẵn sàn lắm..."

Genos: "thế nhá mai gặp" -chạy mất tiêu...Phan :"ơ kìa th-thầyyyyy!!!!"

Sáng hôm sau, Lúc 5:00 sáng Genos đã tới mở cửa phòng Phan và tới vô cậu kêu dậyPhan (mơ màng): "gì vậy?

Đang ngủ mà !"

Genos (cười): "nào chúng ta đi thôii!!"

Phan (vẫn mơ màng): "ủa đi đâu vâyh Thầy?"

-cố bật dậy khỏi giường.Genos (thở dài): "đi xuống dưới An Giang chứ đâu vụ này thầy nói hôm qua rồi, thôi trễ rồi nhanh đi thôi!"

Phan: "ủa gì ?

Em vẫn chưa chuẩn bị đồ mà??"

Genos (chỉ tay qua hành lí): "nãy thầy sẵn chuẩn bị dùm em rồi chúng ta xuất phát thôiii!!"

Phan: "hả?"

- ngơ ngácLên xe trên đường tới An Giang, Genos có giải thích với Phan về vụ núi két ở An Giang.Genos: "Phan à, trên đường đi xuống An Giang, thầy muốn nói với em về hiện tượng núi Két ở đây.

Núi Két là một điểm đến nổi tiếng với hình dáng độc đáo và huyền bí."

Phan: "ủa, nghe thú vị quá!

Vậy hiện tượng núi Két là gì vậy thầy?"

Genos: "Núi Két ở An Giang có một tảng đá khổng lồ nằm nhô ra ở độ cao khoảng một trăm mét tính từ chân núi.

Điều đặc biệt là tảng đá này có hình dạng giống như đầu của một con chim két, từ đó mà núi được gọi là núi Két.

Nhiều người tin rằng đó là sự kỳ diệu của tự nhiên."

Phan: "Ồ!

Em cũng mong được đến đó để chiêm ngưỡng cảnh đẹp của núi Két.

Nhưng mà nó có gì mà chúng ta phải xuống đó gấp vậy??"

Genos: "có một điều cần lưu ý khi đến đó.

Theo truyền thuyết, ở Núi Két có một nghi lễ trừ tà ma thuật được thực hiện để ngăn chặn sự xuất hiện của ác linh Ông Két.

Ông Két được cho là một linh hồn ác độc, và khi ông quay sang nhìn Núi Cấm, có khả năng ông sẽ xuất hiện và gây rắc rối."

Phan: "hỉ??? nghe có vẻ rùng rợn vậy thầy!!

Vậy chúng ta phải làm gì để tránh gặp phải Ông Két?"

Genos: "Để tránh gặp phải Ông Két, chúng ta nên tôn trọng nghi lễ trừ tà ma thuật ở Núi Két.

Hãy tuân thủ các quy định và hướng dẫn của người dân địa phương khi đến thăm núi.

Hãy giữ tinh thần mở lòng và tôn trọng linh thiêng của địa phương."

Phan: "vậy em được học thực hành trừ tà ưa sướng vậyyyy"Genos: "đúng vậy đó Phan, những hãy cẩn thận chuyến đi của mình.

Nếu có chuyện gì thì hãy nói thầy không kẻo chết không may đó."

Phan: "chết sao...?"

- mặt tái xanhKhi tới nơi Phan và Genos đang ở Núi Két, một ngọn núi cao và hùng vĩ, nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ và bí ẩn.

Hai người đi xung quanh núi để khám phá vẻ đẹp tự nhiên và tìm hiểu về lịch sử và truyền thuyết của địa phương.

Trời đang trong tình trạng u ám, mây đen bao phủ và gió lạnh thổi từ đỉnh núi.

Phan nhìn lên đầu núi Két bắt đầu hoảng sợ chạy lại Genos bảoPhan: "Genos, nhìn kìa, đầu núi Két đang quay sang nhìn về phía Núi Cấm.

Có vẻ như có hiện tượng lạ xảy ra đấy."

Genos: "ha ha ha.

Đầu núi Két khi quay sang nhìn Núi Cấm, đó là dấu hiệu cho thấy có khả năng ác linh Ông Két sẽ xuất hiện.

Nào!

Chúng ta cần chuẩn bị cho lễ cúng kiến trừ ta vào ngày mai để ngăn chặn sự xuất hiện của Ông Két."

Phan: "Vậy chúng ta phải làm gì để chuẩn bị cho lễ cúng kiến đó, thầy?"

Genos: "Chúng ta cần thu thập các vật phẩm cần thiết cho lễ cúng kiến như hương, hoa, rượu và các vật phẩm linh thiêng khác.

Hãy cùng nhau tìm hiểu về nghi lễ trừ tà ma thuật và chuẩn bị tinh thần sẵn sàng đối mặt với Ông Két."

Phan: "Cảm ơn Genos đã hướng dẫn, em sẽ cùng thầy chuẩn bị cho lễ cúng kiến vào ngày mai.

Hy vọng chúng ta sẽ thành công trong việc trừ ta ma ác linh Ông Két."

Genos: "chưa chắc đã thành công đâu" - cười mỉm nhìn Phan.Phan (vẫn chưa hiểu): "ủa là sao Thầy?"

Genos: "ông Két không dễ dãi như vậy đâu, một khi cúng kiến thất bại chúng ta sẽ có thể chết bất khi lúc nào thì chẳng may."

Phan: "hả.... không lẽ mai cũng là ngày làm lễ trừ tà cũng là ngày dỗ mình sao..??"

Genos: "sao đâu, có thầy đây em đừng lo.

Thôi về khách sạn nghỉ ngơi mai có gì rồi mình tính sau."

Phan(gật đầu): ừmm!!................
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 12: cúng kiến


Bầu không khí buổi sáng tại khách sạn gần núi rất trong lành và tĩnh lặng.

Học sinh Phan và Thầy Giáo Genos ngồi cùng nhau trong phòng ăn, với một bữa sáng thịnh soạn trước mặt.

Phan nhấp một ngụm cà phê, nhìn ra cửa sổ và thở dài.Phan: "Buổi sáng thật tuyệt vời, thầy Genos.

Cảm giác như mọi thứ đều rất yên bình và tĩnh lặng."

Genos: "Đúng vậy, em.

Buổi sáng thực sự là thời điểm tuyệt vời nhất trong ngày để tận hưởng sự yên bình và sự sảng khoái của không gian xung quanh."

Phan: "Thầy, em cảm thấy hồi hộp và háo hức về việc chuẩn bị cho thời gian sắp tới cúng kiến bái Ác Linh Đe.

Ác Linh Kén là một linh hồn đe dọa người dân vùng này, đúng không?"

Genos: "Đúng vậy, em.

Ác Linh Đe là một thế lực đen tối đe dọa sự bình yên của người dân.

Việc chuẩn bị cho lễ cúng kiến bái Ác Linh kén là một dịp quan trọng để thể hiện sự tôn trọng và lòng thành kính đối với linh hồn này."

Phan: "Em muốn chuẩn bị một cách tốt nhất có thể.

Thầy có thể chỉ dẫn em những bước cần thiết không?"

Genos: "Chắc chắn, Phan.

Đầu tiên, chúng ta cần chuẩn bị những vật phẩm cúng như hoa, nến, trái cây và rượu.

Sau đó, chúng ta cần làm sạch và dọn dẹp không gian cúng, đảm bảo mọi thứ sạch sẽ và trang trí đẹp mắt.

Cuối cùng, khi cúng kiến bái Ác Linh kén, hãy nhớ tôn trọng và tỏ lòng thành kính đối với linh hồn bằng cách cúi đầu và thắp nến."

Phan: "Cảm ơn thầy rất nhiều về sự chỉ dẫn.

Em sẽ cố gắng chuẩn bị mọi thứ một cách cẩn thận và kỹ lưỡng."

Genos: "Chính sự tôn trọng và lòng thành kính của chúng ta mới là điều quan trọng nhất, Phan.

Hãy tập trung vào điều đó và mọi việc sẽ thành công.

Bây giờ, hãy thưởng thức bữa sáng trước mắt và bắt đầu một ngày mới đầy năng lượng nhé."

Phan: "oce thầy.

Nào chúng ta dùng bữa tiếp!"

Genos: "mong chúng ta sẽ hoàn thành được nhiệm vụ lần này haha"Cuộc trò chuyện kết thúc với Phan và Thầy Giáo Genos tiếp tục thưởng thức bữa sáng và sẵn sàng cho những thách thức mới trong ngày.Trên đỉnh núi Kén, một ngày nắng đẹp, Thầy Giáo Genos và học trò Phan đứng trước lễ cúng kiến bái Ông Kén - ác linh đe đe dọa người dân vùng này.

Mặc dù không gian xung quanh rất yên bình, nhưng cả hai cảm thấy một cảm giác hồi hộp và căng thẳng trước sự hiện diện của Ông Kén.Phan: "Thầy Genos, em cảm thấy lo lắng trước lễ cúng kiến bái Ông Kén.

Ông ta có thể làm hại chúng ta, phải không?"

Genos: "Đúng vậy, Phan.

Ông Kén là một ác linh đe đe dọa sự bình yên của người dân.

Nhưng chúng ta không nên sợ hãi, mà phải tôn trọng và tỏ lòng thành kính đối với ông ta."

Phan: "Em hiểu, thầy.

Nhưng làm thế nào để chúng ta có thể giao tiếp với Ông Kén một cách an toàn?"

Genos: "Hãy để thầy lo lắng về điều đó, Phan.

Hãy tập trung vào việc chuẩn bị cúng kiến bái và tỏ lòng thành kính đối với Ông Kén.

Còn việc giao tiếp, thầy sẽ lo."

Khi lễ cúng kiến bắt đầu, Thầy Giáo Genos bắt đầu múa phép thuật, với những động tác linh hoạt và uyển chuyển.

Ánh nến và hương hoa lan tỏa khắp không gian, tạo nên một bầu không khí trang trọng và linh thiêng.Genos: "Ông Kén, linh hồn đen tối của núi Kén, chúng con đến đây với lòng tôn trọng và thành kính.

Xin hãy chấp nhận lễ cúng kiến của chúng con và ban cho chúng con sự bình yên và may mắn."

Khi những lời cầu nguyện kết thúc, một cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo cảm giác yên bình và an lành.

Phan và Genos cảm thấy nhẹ nhõm và biết rằng chẳng có hiện tượng gì xảy ra cả.Phan: "ái chà hoàn thành lễ cúng kiến một cách an toàn."

Genos: "Hực.

Quan trọng nhất là lòng tôn trọng và lòng thành kính của chúng ta.

Hãy nhớ rằng, mỗi linh hồn đều đáng được tôn trọng và yêu quý, nhưng mà chúng ta cũng nên để ý tới một chút đã nếu lỡ có chuyện ngoài ý muốn thì không xong đâu."

Sau khi cúng kiến cho Núi Két xong, thầy Genos và học trò Phan không khỏi bàng hoàng khi nhận ra rằng núi Két vẫn quay về hướng núi cấm.

Sự hiện diện của ông Kén, người được cho là đã bị giam cầm bên trong đá núi, khiến họ cảm thấy sự huyền bí và mạnh mẽ đến khó tin.Trong làn mây khói mù mịt, ông Kén bước ra từ đá núi với hình dạng nửa người nửa chim kén, tạo nên một bức tranh đầy ám ảnh và đáng sợ.

Ánh mắt của ông Kén lấp lánh ánh sáng ma thuật, thách thức Genos và Phan đối đầu.Genos, với sức mạnh và kỹ năng chiến đấu vượt trội, không ngần ngại đối mặt với ông Kén.

Ông ta triệu hồi sức mạnh pháp thuật, tạo ra những vũ khí tinh vi và đánh vào ông Kén với tốc độ và sức mạnh không ngờ.Tuy nhiên, ông Kén không hề lùi bước trước sức mạnh của Genos.

Bằng cách sử dụng phép thuật tối thượng, ông ta tạo ra những cơn gió lốc mạnh mẽ, đánh trúng Genos và khiến anh ta phải đối mặt với những thách thức khó khăn hơn bao giờ hết.Trận đấu giữa Genos và ông Kén diễn ra gay cấn, nhưng cũng đầy kịch tính và sức hút.

Cả hai đều dốc hết sức lực và trí tuệ vào cuộc đối đầu, tạo nên một cuộc chiến không thể dự đoán được kết quả.

Liệu Genos có thể đánh bại ông Kén, hay ông Kén sẽ tiếp tục thể hiện sức mạnh kỳ bí của mình?

Đó chính là câu hỏi mà cả thế giới đang chờ đợi câu trả lời.----------------Trận đấu giữa Genos và ông Kén trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.

Ông Kén, với pháp linh mạnh mẽ, liên tục tấn công Genos với những đòn phép thuật đầy nguy hiểm và khó lường.

Tuy nhiên, Genos không chùn bước trước sức mạnh của ông Kén.Nhờ vào thuật "tố" đặc biệt, Genos có thể kháng lại mọi loại phép thuật từ ông Kén.

Sức mạnh lượng tử vô hạn trong cơ thể Genos giúp anh ta không chỉ tránh được mọi đòn tấn công mà còn đáp trả lại bằng những đòn đánh chí mạng.Mỗi cú đánh của Genos đều mang trong đó sức mạnh vô cùng lớn, khiến ông Kén phải đối mặt với sức ép khủng khiếp.

Dù ông Kén cố gắng dùng mọi phép thuật mạnh nhất, nhưng Genos vẫn đứng vững như một tảng đá, không chịu một vết thương nào.Cuộc đối đầu giữa Genos và ông Kén kéo dài đến khi ông Kén cảm thấy kiệt sức.

Sức mạnh vô tận của Genos đã khiến ông ta phải đấu tranh đến giới hạn của khả năng của mình.

Dần dần, ông Kén bắt đầu nhận ra rằng sức mạnh của anh ta không đủ để vượt qua sức mạnh phi thường của Genos.Ông Kén đã không chịu Khuất phục mà bắt đầu nói "Triển Khai Ma Pháp Trận" , "Bạt Thiên Đại Đảm" và mọi thứ xung quanh bắt đầu rung chuyển, trên trời đã có hiện tượng lạ, Genos đang rơi vào tình thế khó xử nhưng anh vẫn bình tĩnh đối mặt Ma Trận này của Ông Kén----------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 13: Ánh sáng


Dưới áp lực của Ma Trận mạnh mẽ của Ông Kén, Genos nhanh chóng nhận ra rằng sức mạnh của anh không đủ để đối phó với tình huống này một mình.

Nhưng Genos vẫn bình tĩnh đứng trước Ma Trận của Ông Két, bảo rằng "chỉ là Ma trận này, ta vẫn dễ dàng đối phó với ông đấy ông két"Ông két: "hừ?

Người nói sao?

Ngươi dám khinh thương loại ma trận này của ta sao?

Vậy hãy xem đây.

Cánh chim én hãy hút linh hồn nhà ngươi."

Nhiều luồng gió từ Bắc tới Nam, Đông sang Tây hội tụ thành một quả cầu.

Tạo thanh áp lực mạnh khiến mọi ngọn núi bắt đầu rung chuyển, vị trí của Genos đang đứng bắt đầu dị chuyển Phan thì không thể giữ vững liền bị hút linh hồn theo cơn gió ấy.

Genos thấy tình thế nguy hiểm xảy đến, cậu ta liền tát cho Phan một cái, khiến linh hồn cậu trở về.

"Ui da đau!!"

- Phan xoa má của mình.Genos quay sang nhìn quả cầu đó rồi chỉ tay về hướng đó "Tĩnh lặng là điều cốt lõi. tĩnh lặng như cần không khí, như cái cây cần ánh sáng."

- ngón tay Genos trở nên phát sáng - "ánh Sáng không phải thứ duy nhất làm bay không khí nhưng có thể sáng có soi đi cái ác""Hãy mở ra thuật pháp PHÁT QUANG!"

Nguồn sáng phát lớn thành một quả cầu, kèm những dòng chữ lớn ghi bằng chữ Hán "PHÁT QUANG" tất cả các luồng gió bị ngưng lại, ánh sáng chói rọi về phía Ông Két "không thế nào?

Cái này là cái gì?"

Genos: "chắc chắn ông sẽ không biết, đây vốn dĩ là sức mạnh lớn nhất của ta đây thường phản kháng lại, giờ ông phải bị chết trong ánh sáng này."

Quả cầu ánh sáng bay thẳng về phía ông Két làm cho ông bị cháy bởi ánh quang, khiến ông phải tan dần tan dần trong đó.

Sau khi ánh quang qua đi Ma Pháp trận của ông két đã bị sụp đổ, Phan đã bị mù mắt tạm thời sau khi Genos bắn ra Ánh Sáng quá chói.Phan: "ủa mắt em làm sao vậy?

Không nhìn thấy gì luôn."

Genos: "em ráng về trường nghỉ ngơi nhá kkk!

Con mắt em giờ bị mù tạm thời!

Chắc khoảng 1 tuần mới hết."

Phan: "ơ hơ?

Sao lạ vậy, sức mạnh thầy kinh khủng vâyh??"

Genos (đỡ Phan dậy): "đó là một trong sức mạnh mà thầy đã luyện 10 năm mới có được.

Thầy thuộc tộc họ Huỳnh, sức mạnh duy nhất tộc Huỳnh là ánh sáng Phản Quang, một trong những thuật pháp mà khó thi triển nhất."

Phan: "khó thi triển...?

Nó khó học lắm sao?"

Genos (lắc đầu rồi cười): "không hẳn là khó nhất, mà nó cần sự kiên trì thì mới luyện được, mọi pháp thuật được thi triển nó đòi hỏi yêu cầu từ máu hội tụ trong cơ thể luyện về khí công, đẩy máu lên Tim rồi lại đẩy tiếp lên não, giúp chúng ta có thể tập trung vào thi triển thuật pháp."

Phan: "nghe như học sinh học vậy?

Mà làm sao để biết được chúng ta đang thi triển chuyền máu lên tim."

Genos: "chúng ta phải có cảm nhận từ bên trong cơ thể, lượng máu lên nhiều hay ít cũng đòi hỏi sự tập trung, nếu em thi triển quá nhiều hay lạm dụng nó thì khả năng em sẽ bị chết não, nên học cách kiểm soát nó."

Phan: "vậy hả..."

Genos: "được rồi, chúng ta về trường thôi"______________
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 14: Tộc Ánh Sáng


Tại Thành Phố Đà Nẵng, tại quận Hải Châu.

Nơi mà là trung tâm của các khu lịch ở đây phát triển, Tiểu Mỹ (pháp sư cấp bậc 1) đang được đảm nhiệm vụ đi truy tìm mẫu vật có hình hài là một thai nhi, vì đó là mẫu vật duy nhất có khả năng khiến cho linh Hồn Ác Vương Uy Mục sống lại.

Để ngăn chặn cho kẻ có ý muốn đánh cắp mẫu vật đó thì hội đồng Pháp sư Việt Nam đã ra quyết định hành động thật sớm, phá vỡ nó đi.

Tiểu Mỹ mới vừa bước vào trong một khu bảo tàng quốc gia, không gian rộng lớn có rất nhiều bảo vệ đứng canh bảo vật ở đây, Tiểu Mỹ tới gần 1 người đàn ông tên là Ngạn.

Tiểu Mỹ: "anh Ngạn, anh đã làm quản lí ở đây rồi đúng không?"

Ngạn (quản lí): "ờ dạ đúng rồi, cô đây là ..."

Tiểu Mỹ: "tui tên là Tiểu Mỹ, Pháp sư bậc cấp 1"Ngạn: "à là một pháp sư!

Vậy hôm nay pháp sư Tiểu Mỹ ta đây tới Bảo tàng quốc gia để làm gì?"

Tiểu Mỹ: "theo cấp trên của hội đồng, hôm nay tui tới đây để lấy bản linh vật có hình thù thai nhi"Ngạ: "đó có phải là thai nhi Uy Mục không?"

Tiểu Mỹ: "thai nhi Uy Mục?

Tại sao lại là tên Uy Mục?"

Ngạn: "à, để vừa đi rồi tui vừa giải thích cho công nghe...

Uy Mục thật ra là tên của một người sống từ rất lâu từ ngàn năm về trước vào thời Nhà Lê Sơ.

Nhưng ông ấy không phải là không có danh phân xuất thân, mà ông ấy là vua của Triều Đại thời Lê Sơ!"

Tiểu Mỹ: "là Vua của quốc gia, vậy tại sao lại lấy tên ông ấy đặt cho linh vật ấy?"

Ngạn: "thật ra cũng có nguồn gốc rõ ràng, Ác Vương này tuy đã tồn tại 10 ngàn năm nhưng hắn chỉ tồn tại với chỉ là 1 linh hồn không ai để ý, hắn chỉ là con ma lang thang, đến khi tới thời vua Lê Sơ, vị hoàng đế thứ tám của nhà Lê sơ trong lịch sử Việt Nam có tên là Lê Uy Mục, hắn ta đã mượn thân xác của Vua Uy Mục để làm nhiều điều xấu khi trị vì quốc gia.

Trong thời gian trị vì của mình, ông chỉ dùng một niên hiệu là Đoan Khánh.

Ông được xem là một vị hoàng đế tàn bạo và hoang dâm, nổi tiếng là một bạo chúa, người đời gọi là Quỷ vương "Tiểu Mỹ: "hơ vậy sao...!"

Ngạn: "không chỉ vậy, hắn đã mượn thân xác vua Uy Mục đã tu luyện khí công trở nên mạnh mẽ hơn, hắn đã tu thành 18 pháp trận khác nhau được hoàn toàn lấy dự vào âm khí từ 18 tầng địa ngục, hắn đã trở thành một trong những con quỷ tàn ác nhất lịch sử người Đại Việt.

Ngày vua Uy Mục băng hà là ngày hắn ta đã tu luyện thành công và chiếm lấy luôn cơ thể của Vua Uy Mục để đạt được mục đích vủa mình.

Hắn mọc 6 cánh tay mỗi cánh tay có vật riêng gươm, cung, lụa, thương, ngọc, liêm... nhớ có 6 vật linh khí như vậy hắn có thể đủ khả năng tạo ra sức mạnh lớn áp đảo mọi kẻ thù."

Tiểu Mỹ: "vậy rồi chính ai đã đánh bại và áp đảo phong ấn hắn đến bây giờ?"

Ngạn: "thật ra không có bất kì ai pháp sư nào có thể ngăn chặn ác linh này được trừ khi một người họ Tộc Huỳnh đã đứng ra ngăn chặn..."

Tiểu Mỹ (tò mò): "tộc họ Huỳnh?

Vậy đó là ...?"

Ngạn: "pháp sư huyền thoại Huỳnh Lâm Kiên, người có 2 bàn tay người và 6 cánh tay thần linh ban tặng, người duy nhất đứng đầu trong pháp thuật Ánh Quang mạnh mẽ nhất... nếu cô không biết thì Huỳnh Genos vị pháp sư đệ nhất hiện nay lại là cháu của ông ta ấy!"

----------------------------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 15: ông kẹ


Tiểu Mỹ và Ngạn vừa nói chuyện xong tới một cảnh cửa được làm từ kim loại Titan, Ngạn đã làm vài bước để xác minh mở cửa ra.

Sau vài thao tác ấn tay, quét mắt và trả lời số câu hỏi, bọn họ đã mở cửa ra và rồi bước vào trong, bên trong đầy bùa ngải treo xung quanh phòng ở phía đối diện là một một tượng bằng phủ đầy xi măng có hình hai như một em bé đã chết khi mới chào đời.

Tiểu Mỹ đi xung quanh quan sát.Ngạn: "ở đây quản lí rất nghiêm ngặt rất an toàn khi bảo vệ được pho tượng Ấn Linh này, không chỉ vậy xung quanh còn rất nhiều camera quan sát.

Kẻ thủ có xâm nhập vào sẽ rất khó."

Tiểu Mỹ: "đúng là sẽ rất khó" - Cô ấy sờ vào các lá bùa xung quanh và hỏi -"tại sao lại dán nhiều bùa ngải vậy?"

Ngạn: "thật ra nếu không dán các ngải này lại thì dễ bị có nguy cơ các Oán Linh sẽ tiếp cạnh mà hút đi linh khí của bức tượng sẽ dễ làm cho Oán Linh đó bị tán biến đi nhưng đồng thời linh hồn của Ác Vương Uy Mục sẽ thoát khỏi phong ấn, cho nên dán bù Ngải để tránh được trường hợp này xảy ra."

Tiểu Mỹ: "ồ ra là vậy"Ở ngoài cổng chính viện bảo tàng, có một người đàn ông lạ mặt bước gần lại những người bảo vệ đã chặn anh ta lại vì họ chưa từng gặp người này bao giờ.Bảo vệ 1: "anh đi đâu đây?

Ở đây là nghiêm cấm người ngoài vậy đó anh biết không?"

Bảo vệ 2: "đúng vậy, chúng tui nên mời anh quay lưng ra về!"

Người đàn ông ấy mang bộ vest dài cùng với mái tóc ánh kim vàng, đeo một mặc nạ đen.

Khi thấy hai người bảo vệ đang cố ngăn chặn ông ta không cho vào thì, bất ngờ ông ta rút súng ra chỉ vào anh bảo vệ 1 và bắn một phát, anh bảo vệ 2 hoảng sợ định rút súng ra thì bị hắn ta chém mất cánh tay.

Bảo vệ 2 nằm đau đớn hét to "có kẻ đột nhập" và rồi bị bắn một viên đạn.Một anh bảo vệ đã thấy liền chạy vào trong bật chuông báo động lên mọi hệ thống trong bảo tàn đã niêm phong lại.

Vừa lúc đó Tiểu Mỹ và Ngạn cũng nghe báo động bọn họ liền ra khỏi phòng, đóng cửa lại.

Tiểu Mỹ rút ra thanh Gươm trong tay mình và bắt đầu cho một trận với kẻ đột nhập.

Đi ra trước cổng chính thì Hai người đã bất ngờ khi người đàn ông bí ẩn ấy đã giết sạch các bảo vệ ở đây.

Nga lấy cây cung mình ra, cây cung Ngạn đã có linh khí và bắn ra cùng 1 lúc 3 cung tên nhưng người đàn ông né mũi tên rất nhanh và lao với tốc độ không ai thấy được mắt thường tới đâm một nhát vào ngực Ngạn.Tiểu Mỹ vung cây Gươm vào người đàn ông nhưng hắn ta đã dùng 1 tay đã chặn đòn.

Hắn lại rút đao ra và định đâm vào Tiểu Mỹ.

Nhưng Tiểu Mỹ đã dùng thuật thức làm thời gian trôi chậm nhân thời cơ mà tiến tới.

Cô đưa đao thẳng tới người đàn ông kia để kết liễu nhưng không may cho cô, hắn đã vào được thuật thức của cô phá đi pháp giới thời gian, đấm cô hất ra xa.

Hắn bước lại gần cô đồng thời rút cây súng ra định giết Tiểu Mỹ ngay lập tức.-------------------
 
Pháp Sư Cồ Việt: Nổi Sợ Của Cả Nhân Loại
Chương 16: sự trở lại


Lúc này Genos cảm nhận được Tiểu Mỹ đang gặp nguy hiểm và bảo Jonny đứng dậyJonny (bị Genos lôi dậy): "gì vậy?"

Genos: "Tiểu Mỹ đang có chuyện"Jonny liền hiểu ngay và cùng Genos tới chỗ viện bảo tàng quốc gia.Ngay khi gần kết liễu Tiểu Mỹ.

Genos đã xuất hiện ngăn chặn lại.

Cầm lấy tay hắn ta bẻ cổ tay hắn rơi đi khẩu súng.

Người bí ẩn lại rút dao nhỏ đâm thẳng vào mắt Genos, nhưng bất ngờ dao mới vừa chạm đã vỡ vụn ra, hắn đã bất ngờ khi thấy được cơ thể Genos rất cứng cáp.

Genos đã hất hắn ra xa, lao thẳng về phía trước dùng hết toàn bộ pháp thuật vào tay tạo nên đòn đánh nhanh hơn mạnh hơn.

Nhưng hắn đã né và nhảy về kia cầm balo lấy trong nớ ra cây Liêm, Jonny thấy vậy bắn một ngọn lửa đốt tay cháy tay hắn làm rơi đi cây Liêm.

Thấy khó xử lí hắn liền lao thẳng tới Jonny.

Jonny dùng hết pháp thuật tạo ra ngọn lửa lớn thiêu cháy hắn nhưng hắn đã không bị gì và trên tay bỗng có con dao lao tới đâm vào thái dương bên phải làm Jonny đã bất tỉnh.

Nhưng Anh ta đã khôi phục lại vết thương thì bị người bí ẩn đấy lượm cây Liêm lên đâm vào ngực, sâu vào trong.

Tim Jonny đang dần tệ đi, ngay lập tức Genos lao tới vỗ mạnh vào mặt hắn bay ra xa rồi dùng thuật ngưng động vào Jonny để giữ máu.

Trong lúc hắn bị choáng sau cú đó, Tiểu Mỹ đã lao tới tay cầm Gươm chém vào cánh tay hắn, nhưng hắn lại nhanh hơn cô.

Một tay cầm đỡ gươm lại một tay chạm vào người Tiểu Mỹ."

Ghiền nát" - người đàn ông đó hô lên.

Tiểu Mỹ đã gục ngay xuống đất, hộc máu ra dường như nội tạng cơ thể cô đã bị nghiền nát hết tất cả, không thể di chuyển được.

Genos chạy tới vừa thi triển Thuật Pháp ngưng động 10 phút cho Tiểu Mỹ và đồng thời cậu ấy hô lên

"Ánh Quang!

Triển!"

Bắn một tia ánh sáng vào người đàn ông đó, hắn chưa kịp né nên đã dính đòn.Sau làn khói mù mịt, Genos nghĩ đã giết được hắn, nhưng sau làn khói ấy hắn lại xuất hiện trên tay cầm cây Liêm, lao tới đâm vào tay Genos.

Tay Genos đã chảy máu.

Đây là lần đầu tiên Genos đã bị mất đi cánh tay."

Cây Liêm đó nó là cái quái gì vậy?"

- GenosHắn không nói một lời nào cả cứ thế lao vào tấn công Genos, cậu ấy cứ như thế né qua né lại.

Hắn nhảy lên cao đâm từ sau lưng trên cao nhưng bị Genos cảm nhận được và né sang một bên.

Hắn lại vung cây liêm bay về phía đối diện mặt Genos nhưng cậu cúi người mình về sau né được cây Liêm.

Hắn đã bắt đầu thấy mệt mỏi trong cơ thể, pháp thuật không thể duy trì cho liên tục cho hắn để tăng tốc độ được.Không bao lâu vì không thể chạm vào được cơ thể Genos hắn ta đã kiệt sức, cậu ấy đã quá nhanh né được các đòn xảy ra sắp tới.Người bí ẩn: "sao ngươi lại né nhanh như thế?"

Genos: "thật ra ta không nhanh nhưng mà là ta thấy được trước những hành động ngươi sắp tấn công tao."

Người bí ẩn: "ta không tin"Người bí ẩn đấy lại bắt đầu vung cây Liêm bay về phía Genos một lần nữa, đôi mắt Genos phát sáng trong 1 giây rồi cậu dùng thuật pháp tự vệ tạo ra rào chắn không khí đỡ lại cây Liêm.

Nhân cơ hội cái Cây Liêm rơi ra khỏi tay người bí ẩn, Genos dịch chuyển tức thời qua sau lưng và ấn nguyệt liên tục vào người bí ẩn, khiến hắn ta bị tê liệt trong vài phút.

Genos đang chạy tới xem tình hình hai người đồng đội như thế nào.

Tiểu Mỹ đang hấp hối bảo: "coi Jonny và Ngạn sao rồi?

Chứ bọn họ mà bị gì thì chúng ta coi như gặp nguy!"

Genos: "họ vẫn an toàn, giờ tôi sẽ đưa mọi người về trường để hồi phục còn lại để tôi xử lí"Nói rồi Genos dịch chuyển Ngạn và Tiểu Mỹ về Trường còn Jonny.

Genos muốn xem thử anh ấy có đang hồi phục lại vết thương không.

Quả nhiên trong lúc đánh chả lại người bí ẩn đó thì Jonny đã hồi phục lại vết thương, cũng may Genos đã thi triển thuật pháp ngưng động nên Jonny mới giữ lại một mạng.Bất ngờ sau lưng Genos người đàn ông bí ẩn lại phục kích từ đằng sau.

Nhưng Genos đã chuẩn bị từ trước khi anh ấy đã chuẩn bị sẵn lá chắn để đỡ lại.

Genos lại tung lại đòn đấm liên hoàn quyền vào hắn ta, làm hắn bị gục ngã.Genos: "khai mau!

Ai là chủ mưu sau lưng mày?"

Đứng trước câu hỏi của Genos hắn chọn cách im lặng, rồi lấy ra từ trong cái túi ra một cái bình chứ máu.Người bí ẩn: "đã tới mức này rồi, ta lại không thể đánh lại người.

Nhìn xem đây là máu nhưng là máu của Ác Vương đấy hahaha"Genos: "cái gì?

Sao... sao mày có được nó?"

Người bí ẩn: "thật ta đã chuẩn bị lên kế hoạch cho việc tái sinh Ác Vương trở lại nên ta đi khắp nơi để đánh cắp các mẫu vật như thế này!"

Genos: "đừng!

Nếu ngươi uống vào nó người không thể kiểm soát được còn gây hại đến tính mạng..."

Người bí ẩn: "ngươi nghĩ ta muốn sống sao?"

Genos lặng thinh cậu ấy bắt đầu nhìn chằm chằm vào hắn ta im lặng một lúc lâu.người bí ẩn: "sao nào?

Không biết nói gì thêm sao?"

- hắn ta mở nắp bình ra và chuẩn bị cho vào miệng.

Genos đã dùng thuật Pháp ngưng động thời gian lao tới để cướp đoạt cái bình nhưng hắn đã giải ma pháp của Genos.

Trả đòn lại Genos, lấy và uống hết một hơi.
 
Back
Top Bottom