Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
420,166
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
374515000-256-k499572.jpg

Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Tác giả: Chipchip2009
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tác giả : Thần Kỳ Tiểu Tiểu
Nguồn : koanchay

Tình trạng: Hoàn thành Tags: blchủthụdammydienpheconghethonghàomônthếgianptuchanvannhanme​
 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 1 : Bị hệ thống trói buộc


Tô Tinh Từ đã chết, cậu bị chính người theo đuổi mình không được gϊếŧ chết.Sau đó, một hệ thống tên là Tiểu Bạch xuất hiện.Tiểu Bạch: [Xin chào, ký chủ!

Tôi tên là Tiểu Bạch, là hệ thống mới nhất hiện nay.

Tôi đã cứu cậu, nhưng để cậu có thể sống tiếp, cậu phải đến nhiều thế giới khác nhau để hoàn thành nhiệm vụ.]Tô Tinh Từ: [?

Vậy là tôi vẫn còn sống?

Xin lỗi, tôi không muốn sống, hãy để tôi chết đi.]Tiểu Bạch: [Ký chủ, cậu bị sao vậy?]Tô Tinh Từ: [Tôi chán sống, mỗi ngày của tôi đều không ra làm sao, tôi thà chết còn hơn.]Tiểu Bạch: [Cái này...

Ký chủ, tôi đã đợi cậu rất lâu rồi, cậu có thể nói vì sao mỗi ngày cậu không vui không, có lẽ tôi có thể giải quyết!]Tô Tinh Từ: [Tôi muốn trở thành một người bình thường, nhưng trong những ngày tôi sống, mỗi ngày đều không bình thường, tôi luôn bị đủ loại người theo đuổi một cách khó hiểu, thậm chí tôi còn bị người theo đuổi mình gϊếŧ chết.]Tiểu Bạch tỏ vẻ hiểu biết: [Kỳ thực, nhiệm vụ của chúng ta là đóng vai pháo hôi, những pháo hôi này đều là những người rất bình thường, sống một cuộc sống bình thường, sẽ không bị người khác thích!]Tô Tinh Từ như tìm được nguồn sáng, cậu không chỉ có thể làm một người bình thường mà còn có thể sống một cuộc sống bình thường tốt đẹp, đây không phải là điều cậu luôn theo đuổi sao?Tô Tinh Từ: [Nếu thật sự là như vậy, thì tôi sẵn sàng!]Tiểu Bạch: [Tốt quá!

Vậy chúng ta bắt đầu tiến vào thế giới đầu tiên được chưa?]Tô Tinh Từ: [Xuất phát!]*[Đinh!

Đã vào thế giới - thuộc tính: Vườn trường, nhiệm vụ: Đóng vai bạn trai pháo hôi của giáo bá.][Đinh!

Ký ức của nguyên chủ pháo hôi đã được tự động truyền đi.]Trong đầu Tô Tinh Từ bắt đầu tiếp nhận ký ức cốt truyện từ hệ thống.Đây là một thế giới nơi câu chuyện diễn ra trong khuôn viên vườn trường, cậu phải đóng vai một học sinh đặc biệt trong một học viện quý tộc, một người có chút hám tiền.Học sinh đặc biệt này có gia cảnh bình thường, bởi vì thành tích xuất sắc nên mới được học viện quý tộc hàng đầu này tuyển vào, nếu không thì đã không được gọi là học sinh đặc biệt.

Thấy giáo bá Tịch Ngao giàu có, cậu liền mạnh dạn tiến lên tỏ tình, bởi vốn dĩ ngoại hình của nguyên chủ cũng rất ưa nhìn.Lần đầu tiên giáo bá Tịch Ngao gặp cậu chính là lần tỏ tình đó, người đàn ông này cũng rất đẹp trai.

Hắn cảm thấy cậu khá mới mẻ, liền nổi hứng muốn chơi, vì vậy liền đồng ý.Nguyên chủ đương nhiên rất vui vẻ, cậu nghĩ mình đã leo lên được cành cao, lại có một người bạn trai giàu có như vậy, cậu cũng không cần lo lắng hết tiền nữa.Vì vậy trong hai ngày hẹn hò, cậu tỏ ra là một người “mẹ hiền vợ tốt” nhất có thể.Nhưng đáng tiếc là đến ngày thứ ba, nguyên chủ phát hiện thẻ ăn còn một ít tiền của mình bị mất, cậu thầm nghĩ người bạn trai giàu có kia nhất định phải đưa thẻ ăn cho mình, nếu không cậu sẽ không có gì để ăn.Thế là nguyên chủ giả bộ đáng thương không có cơm ăn, đi tìm người bạn trai giáo bá của mình đòi thẻ ăn.Giáo bá bị quấy rầy trong hai ngày qua đã mất hết kiên nhẫn, bây giờ tên này thậm chí còn đến đòi tiền hắn.Tịch Ngao cảm thấy rất thất vọng về trải nghiệm yêu đương với một người đàn ông này.Hắn ra lập tức đòi chia tay, nguyên chủ đương nhiên không thể làm gì khác, một học sinh đặc biệt có xuất thân bình thường làm sao có thể đối đầu với thiếu gia đứng đầu học viện quý tộc này đây.
 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 2 : Sắm vai bạn trai pháo hôi của giáo bá


Nhưng nguyên chủ cũng không hề cam tâm, kể cả sau khi chia tay, cậu vẫn theo đuổi Tịch Ngao liên tục một tháng, đối với những cô gái thân thiết với Tịch Ngao, hay những nam sinh có vẻ ngoài điển trai thì đều bày ra bộ dáng ghen tuông chanh chua cứ như bản thân là chính thất.Nhưng một tháng cũng là giới hạn kiên nhẫn cuối cùng của Tịch Ngao, khi nguyên chủ tiếp cận hắn ta lần nữa, hắn ta đã trực tiếp đến văn phòng hiệu trưởng, uy hϊếp hiệu trưởng đuổi học nguyên chủ.

Tất nhiên, hiệu trưởng sẽ không vì một học sinh tuyển thẳng bình thường, thậm chí còn có chút kém cỏi mà làm mất lòng Tịch Ngao, người giàu nhất trường này.

Cho nên nguyên chủ ngay lập tức bị đuổi học.Vậy là nguyên chủ bị ép chuyển trường, khó khăn lắm mới được vào học tại trường quý, bị đuổi đi trước mặt mọi người, thật là vết nhơ cả đời.*Tô Tinh Tử nhìn bức thư tình và hoa hồng trong tay, lâm vào trầm mặc.

Cậu xuyên đến đúng lúc nguyên chủ chuẩn bị tỏ tình.Tịch Ngao đang dựa vào bức tường cách đó không xa, hút một điếu thuốc, xung quanh hắn ta còn có mấy người.

Nhưng vẫn chưa nhận thấy sự kỳ lạ của cậu.Đây là lần tỏ tình đầu tiên trong đời cậu.Nhưng dù thế nào đi nữa, nhiệm vụ vẫn cần phải hoàn thành.

Nhất định phải nỗ lực thành công ~Tô Tinh Từ một tay cầm bức thư tình màu hồng phấn có chút nữ tính, tay kia cầm bó hồng, bước tới đó như một con rùa.Phải làm sao bây giờ, cậu vẫn còn hơi lo lắng.

Tuy nói hắn chắc chắn sẽ đồng ý, nhưng đây là lần đầu tiên trong đời cậu tỏ tình nên cậu chỉ có thể ấp úng nói:Càng đi về phía trước, mặt Tô Tinh Từ càng đỏ.Cậu hơi sợ, có rất nhiều người ở đó.Cuối cùng cậu cũng đi đến trước mặt Tịch Ngao, đứng lại, mặt Tô Tinh Từ đỏ bừng như tôm chín.Cậu cầm bó hồng trên tay, tay kia cầm bức thư, đưa cho Tịch Ngao vừa hút thuốc vừa nhìn cậu.Tô Tinh Từ: "Em...

Em thích anh..., anh làm bạn trai của em được không?"

Tịch Ngao đã nhìn thấy Tô Tinh Từ khi cậu ấy đi tới đây cùng với khuôn mặt đỏ bừng.Hắn cảm thấy nam sinh này thật dễ thương, vô cớ muốn ôm cậu về nhà.Sau đó, hắn nhìn thấy nam sinh này đưa cho hắn một bó hồng và một lá thư màu hồng.

Trong miệng nói rằng cậu ấy thích hắn, cậu ấy thực sự đã tỏ tình với hắn.Tịch Ngao không khỏi muốn mang tiểu tử này về nhà, trong lòng tràn đầy du͙© vọиɠ thú tính.Tịch Ngao híp mắt phượng, trong miệng ngậm điếu thuốc dở, cười khẽ: "Hừ... muốn làʍ t̠ìиɦ nhân của tôi?

Vậy cậu nên hành động thiết thực một chút đi?"

Tô Tinh Từ càng đỏ mặt: "Em...

Em..."

Cậu đã tỏ tình theo cốt truyện, giờ cũng đâu biết phải hành động thực tế như nào...Tịch Ngao không thể kiềm chế được nữa, đây là loại đáng yêu tuyệt thế gì vậy, hắn phải đem cậu về nhà ăn sạch!Cuối cùng, hắn nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tô Tinh Từ, cầm lấy bó hồng và lá thư màu hồng, trực tiếp kéo cậu vào lòng.Tịch Ngao vòng tay qua eo Tô Tinh Từ, phả một làn khói vào khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của cậu, làn khói khiến Tô Tình Từ không thể không nhắm mắt lại.

Sau đó hắn ghé vào lỗ tai nhỏ của Tô Tinh Từ, trầm giọng nói: "Tôi đồng ý, nhưng cậu không thể hối hận, nếu không... ha ha."
 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 3 : Bị giáo bá bắt nạt / Xin tiền cơm lại bị


Chương 2: Bị giáo bá bắt nạt / Xin tiền cơm lại bị mang đến rừng cây bí mật (Cốt truyện)
Tịch Ngao giống như chú sói săn được con mồi, bắt được rồi không nghĩ sẽ thả ra.

Mà tìm được ở đâu ra bé con mềm mại đáng yêu, lại còn thơm tho ngào ngạt, chỉ muốn ôm vào trong lòng không nỡ buông này đây.Tô Tinh Từ có chút ngốc, cốt truyện thật sự không đáng tin chút nào?

Chả kể chi tiết gì cả, chỉ là nói giáo bá đồng ý, còn những cái khác thì không có nói.Mà đám đàn em của giáo bá hiện tại cũng bắt đầu ồn ào ——“Anh Tịch chất chơi chơi đấy!

Vậy mà đã tìm cho tụi em một chị dâu xinh đẹp như vậy!”

“Đúng, đúng, tay đào hoa thứ thiệt!!”

“Anh Tịch soái khí!

Chị dâu thì xinh đẹp!

Xứng đôi vãi ò!”……Tịch Ngao chậc một tiếng, những người đó lập tức ngừng câu chuyện.Mấy cái thằng mỏ vịt như đàn bà này, nói nhiều thế không biết, chậm trễ bao nhiêu thời gian của hắn với bé khả ái này rồi.Tô Tinh Từ nghe mấy người kia nói, chỉ muốn tìm cái hầm chui vào, ôi má ơi, tại sao họ lại nói như vậy.Tịch Ngao nhìn bé khả ái bị trêu đến đỏ mặt, lập tức chỉ muốn sấn tới cắn một cái, nhưng chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn, hiện tại còn sớm, không thể dọa bé con chạy, mất nhiều hơn được.*Rất nhanh đã trôi qua hai ngày, Tô Tinh Từ không có đi tìm Tịch Ngao như trong nhiệm vụ, sau đó giả bộ bày ra bộ dáng vợ hiền mẹ tốt.

Vậy mà Tịch Ngao đã tới tìm cậu rồi.Nội tâm Tô Tinh Từ cực kỳ sợ hãi, cái này rất vô lý nha, trong sách không có viết như vậy.Tịch Ngao khi nhìn thấy bé con khả ái mà hai ngày nay làm hắn nhớ nhung thì nhịn không được muốn tiến đến hôn hôn, mà hôn thì chưa thấy đâu đã thấy cậu bị hắn dọa sợ né xa mấy mét.Tịch Ngao trầm mắt: “Sao vậy?

Không cho hôn?

Bảo bối có phải đã quên, là em muốn ông đây làm bạn trai em?”

Tô Tinh Từ run rẩy, lông mi cũng theo đó chớp chớp, hơi sợ nha, nhưng nghĩ đến thiết lập nhân vật của cậu, hơn nữa cũng chính cậu là người yêu cầu: “Không…

Không phải.”

Tịch Ngao thật sự dọa bé thỏ sợ mất rồi: “Vậy em ngoan ngoãn, lại đây.”

Tô Tinh Từ nghĩ thiết lập, bây giờ cậu đáng lẽ nên phóng như bay xà vào lòng hắn, đẻ hắn ôm ấp, sau đó đem chính mình dâng lên.

Nhưng cậu không làm được, huhu, cíu bé, thà gϊếŧ cậu đi còn hơn.Đấu tranh nội tâm thế thôi, vẫn chậm rì rì từng bước đi đến, người ngoài không biết lại còn tưởng gái nhà lành bị cưỡng bức.Tịch Ngao lẳng lặng nhìn thỏ con chui đầu vô lưới.Làm sao bây giờ, sói xám hiện tại muốn ăn sạch thỏ trắng rồi, không khống chế được bản năng.

Muốn trách thì trách bé thỏ trắng tại sao lại đáng yêu như vậy đi, lúc nào cũng cố ý dụ dỗ sói xám.Tô Tinh Từ còn chưa có đến gần đã bị sói xám hình người kia duỗi móng vuốt lôi kéo, tay vòng ra sau gáy, hôn lên cái miệng nhỏ của bé thỏ trắng.Bên trong miệng bé thỏ trắng vừa ướt vừa mềm, còn ngon hơn cả thạch trái cây.Tịch Ngao điên cuồng ở trong miệng Tô Tinh Từ càn quấy, khuấy đảo, trêu chọc đầu lưỡi, liếʍ tới liếʍ lui, rồi lại ngậm lấy cánh môi, mυ"ŧ sạch tất cả những thứ mỹ vị bên trong miệng bé thỏ trắng.Vì hôn quá lâu nên Tô Tinh Từ có chút thiếu oxi, mà cũng không được buông tha, hai cánh môi đều sưng đỏ cả lên.

Tịch Ngao giống như cảm giác được Tô Tinh Từ đã thở không nổi, liền truyền hơi sang cho cậu, hôm nay hắn nhất định phải đem toàn bộ khoang miệng bé thỏ trắng đều dính hơi thở của hắn, hô hấp cũng là của hắn, làm cái gì cũng chỉ nghĩ đến hắn.Hơn hai mươi phút sau, Tô Tinh Từ đáng thương sụt sịt, khóe mắt ướt đẫm nước mắt, mới được Tịch Ngao buông tha.Cái miệng nhỏ được thoát, nhưng lại bị Tịch Ngao ôm vào trong ngực, nhìn bộ dáng đáng thương của cậu, phía dưới liền cứng.Làm sao bây giờ, hình như hắn có chút nghiện cậu rồi.Do bị hôn lâu có chút choáng, cả người cậu mềm nhũn dựa vào người Tịch Ngao, lại còn bị hắn vây lấy, không thoát ra được.Thật vất vả mới được buông tha về đến nhà, nhưng mà, ngày hôm sau cậu vẫn phải đối mặt với Tịch Ngao, bởi vì thiết lập ngày mai, bởi vì không có tiền mua cơm nên phải vác mặt đi tìm hắn đòi tiền.Ngày mai Tịch Ngao nhất định sẽ chia tay, nhất định phải đi.*Ngày hôm sau.Tô Tinh Từ không có tiền mua cơm, bụng đói đến mức kêu cồn cào, không cần giả bộ cũng đã thấy tội vô cùng.Không cần nhọc lòng đi tìm, hai ngày này giáo bá vẫn luôn đi theo cậu, ăn cơm cùng cậu.Cậu cầm thẻ ăn, đi về phía Tịch Ngao cách đó không xa, mềm giọng nói: “Tịch…

Tịch Ngao……”

Aizz, Có chút khó nói nên lời.Nghe được giọng nói đáng thương của cô vợ nhỏ, Tịch Ngao vội vàng nhìn qua: “Làm sao vậy bảo bối?

Hả?”

Tô Tinh Từ đỏ mặt: “Em…

Thẻ ăn của em hết tiền, anh có thể… cho em…”

U là trời, xấu hổ chết mất, Tịch Ngao tốt nhất nhanh chia tay cậu đi, không thì cậu sẽ là người chết trước vì xấu hổ đấy.Đây cũng là lần đầu tiên Tô Tinh Từ tìm người đòi tiền.Nhìn bộ dáng thẹn thùng của tiểu khả ái, Tịch Ngao vậy mà cứng.Ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm trên người cậu, nghẹn hai ngày rồi, mà chỉ có thể ôm ấp hôn hít, hắn đã sớm không khống chế được,vừa vặn hiện tại là lúc thích hợp: “Vậy sao?

Cho em cũng được thôi, nhưng bảo bối phải làm cho tôi chút gì chứ đúng không, trên đời này làm gì có bữa ăn nào miễn phí.”

Tô Tinh Từ sốc nặng, trong sách không phải hắn trực tiếp nói chia tay sao?Trước mắt cũng chỉ có thể nghe theo Tịch Ngao nói: “Làm……

Làm cái gì cơ?”

Tịch Ngao: “Bảo bối lại đây, tới gần chút nữa.”

Tô Tinh Từ hơi sợ, chậm rì rì đi đến, mới vừa tới gần Tịch Ngao không bao xa, eo đã bị ôm, kéo cậu ra khỏi nhà ăn, không biết đi đến nơi nào.Mà những người khác ở nhà ăn đã sớm bị đám đàn em của Tịch Ngao trừng mắt, uy hϊếp, không dám hó hé nhìn lung tung.Tô Tinh Từ bị đưa tới rừng cây bí mật trong trường….
 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 4 : Bị giáo bá đưa tới rừng cây sau trường/ Cởi sạch


Mấy bà thông cảm nha đọc tạm ảnh chương vip không copy được á
 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 5 : Khai bao/ "Sinh cho tôi một đứa con"



 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 6 : H



 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 7+8 : Tan học bị công ba gọi vào văn phòng


Phiên ngoại : Khẩu giao
 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 9 : Bị thầy giáo nhốt trong phòng học/ Công 1 gõ cửa



 
Pháo Hôi Đáng Thương Nỗ Lực Trốn Thoát Khỏi Đám Vai Chính Công Thụ
Q2 - Chương 10 : Bị giáo viên nhốt trong phòng/ Công 1 gõ cửa (2)



 
Back
Top Bottom