Tâm Linh ||•TOUKEN RANBU•|| Kẻ lãnh đạo binh đoàn Thoái Sử Quân

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
135943413-256-k428731.jpg

||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Tác giả: Zukikuto07
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Ác quỷ từng là thiên thần.

Thiên thần cũng từng là ác quỷ.

Tuổi thơ đầy bất hạnh khi sinh không biết cha là ai.

Khi mới chào đời, người mẹ bỗng phát cơn điên ném đứa con vào lò lửa, may mắn được người dân cứu kịp thời.

Năm 7 tuổi thì suýt bị giết vì cho là quỷ do mái tóc đỏ, từ đó về sau, mẹ cô không bao giờ gọi tên cô, khiến cái "tên" đi vào quên lãng.

Năm 11 tuổi mẹ mất vì bị dân làng giết oan.

Điên tiếc khóc ngày đêm vì mẹ.

Tối đêm khuya phẫn nộ đốt cả ngôi làng, dân làng chết hết.

Lời đồn làng bị đốt bởi quỷ tóc đỏ càng ngày vang xa.

Lang thang mặc cho đời trôi theo thời gian.

May thay được người làng khác cứu giúp, nhưng vì tóc đỏ nên bị người trong làng xa lánh.

Cũng vì tóc đỏ nên có được người bạn đầu tiên.

Năm 12 tuổi được đặt lại "tên".

Vào sáng ngày 13 tuổi, bị đưa hiến tế.

Cũng cùng ngày đó, linh hồn sa đoạ trở thành quỷ thật sự và giết bạn thân duy nhất.

Đánh mất kí ức, xáo trộn lịch sử để tìm kí ức (lẫn "trái tim").

Vào năm 2205, đánh nhau với Touken Danshi.

Sau 5 tháng, gia nhập Hội đồng Saniwa để bảo vệ lịch sử.

Bản quyền Toudan thuộc DMM + Nitroplus
Ps: truyện sẽ có thay đổi trong quá trình đọc Tags: saniwashoujotoudantoukenranbu​
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Đứa trẻ của sự bất hạnh


Bầu trời tối mù mịt và bắt đầu đổ mưa.

Cũng cùng lúc đó một sinh linh đã chào đời...à không... một con quỷ thì đúng hơn(*cười*).13 năm sau đó...

Cái năm mà đứa bé đó sắp tròn 13 tuổi và đồng thời bị đối xử không kém gì súc sinh.

Sau ngần năm ấy, thái độ của người dân trong làng vẫn như vậy, vẫn khinh bỉ đứa trẻ như rác rưởi bởi vì Người sở hữu mái tóc đỏ rực.

Một màu tóc nổi bật và khác hẳn với người thường, nhưng trong thời đại đó con người lại cho rằng màu đỏ là màu của quỹ và đứa trẻ đó đã bị nguyền rủa.

Bởi vì đã có người đồn kẻ đã đốt cả ngôi làng bên cạnh sát hại hơn hàng chục mạng người chính là đứa bé gái có mái tóc đỏ.

Đó không chỉ là lời đồn mà chính là sự thật.

Giết người, tra tấn đến chết rồi đưa ngôi làng lẫn xác chết về với cát bụi tất cả đều một tay đứa bé làm hết.

Đó phải chăng là ham muốn của Người?

Giết chóc để thỏa mãn bản thân?

Nếu là người mới biết chuyện thì chắc chắn sẽ nghĩ như vậy.

Nhưng việc gì cũng có nguyên nhân của nó!

Một đứa trẻ 12 tuổi rưỡi thì làm sao có thể chịu đựng tất cả miệng lưỡi thiên hạ như thế đã vậy còn là nữ nhi nữa.

Có thể đấy!

Hiện tại thì con bé đang bị rối loạn thần kinh do cú sốc tinh thần tại ngôi làng- nơi con bé đã phá hủy, khiến nó như đứa trẻ mới lên 3.

Không nghe, không màn đến những lời lăng mạ đến nó, có thể nói rằng nó đang bị mắc bệnh tâm thần tạm thời.

Nhưng không có nghĩa là không nhận thức được, vẫn biết người ta sỉ nhục mình, đôi lúc con bé còn cố gắng gượng cười khi bị những đứa trẻ trong làng đánh đến gãy tay chân.

Nhưng kì lạ thay, vết thương rất đau thậm chí là đi không nổi nhưng con bé không khóc.

Nhìn vào thì biết nó đang cố cười nhưng là cười trên sự đau khổ của bản thân về thể xác lẫn tinh thần, dù chỉ một chút cũng không rên rỉ hay khóc.

Nhìn như vậy nhưng đừng nghĩ con bé không có bạn, đúng hơn là cô bạn đó tự đi theo con bé, cô bạn của con bé tên là Hana.

Cả hai tình cờ gặp nhau khi Hana sắp sửa bị đàn sói làm thịt, sau đó con bé chạy đến cứu Hana, Hana còn tốt bụng đặt tên cho con bé là Akane.Vài tháng sau đó, mùa khô vẫn cứ kéo dài làm cho người dân đói mòn do không có gì để thu hoạch kiếm ăn.

Sau đó người dân cho rằng đây là sự trừng phạt của thần linh, nên bắt buộc thực hiện nghi lễ hiến tế, dù không muốn nhưng vì người dân trong làng.

Thế là Akane bị bắt trở thành vật hiến tế, cho dù không nói nhưng đa số người dân trong làng đều muốn Akane chết chỉ vì lí do đơn giả nó là quỷ.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Ánh bình minh rực lửa


Ngày hôm sau, trước khi bình minh lên, các vị Trưởng lão đã đưa Akane lên núi- nơi ngôi đền được xây lên bởi những người dân trong làng.

Akane lúc này đang mặc một bộ đồ nữ tu trông rất xinh đẹp.

(Hình ảnh mang tính chất minh hoạ)Họ đưa cô đi hiến tế mà không hề hỏi ý kiến cô.

Bởi họ biết rằng khi cô biết mình bị đem đi hiến tế sẽ bỏ trốn ngay.

Nên họ vẫn cứ giữ bí mật đó.

Khi đến nơi, họ mới nói cho cô biết.- Akane này, chúng ta phải làm điều này vì dân làng.

Nếu không cả người dân sẽ chết vì đói mất.Akane vẫn cứ im lặng, đôi mắt vô hồn của con bé cứ như đã nói lên tất cả "Dân làng gì chứ!

Tất cả do các người ghét tôi thì có""Vậy nên cháu đừng hận thù bọn ta nhé!"

Trưởng làng bắt đầu run lên khi nhìn vào mắt Akane, đôi mắt đen huyền sắt bén cắt ngang da thịt.

Sau đó, Akane quay sang nhìn các vị trưởng lão rồi cười.- Sau khi chết rồi, tôi rất mong ...

ĐƯỢC_GẶP_CẢ_LÀNG_CÁC_NGƯỜI_LẮM...Mấy từ cuối mà Akane nhấn mạnh khiến các vị trưởng lão sởn gai óc.

Sau đó nghi lễ bắt đầu tiến hành, Akane bị thiêu sống.

Cả cơ thể cô bắt đầu bị thiêu rụi.

Các bị trưởng lão đi về làng nhưng không hề để ý rằng gió đã đổi hướng.

Lửa bắt đầu cháy lan khắp cả khu rừng, người dân trong làng lúc này vẫn còn đang ngủ.

Còn Akane, lửa bắt đầu cháy vào cơ thể cô, cô cảm thấy nóng và đau đớn tột cùng, Akane mất dần ý thức và chết.

Khi cơ thể cô bị cháy hoàn toàn, những đám lửa ma trơi bắt đầu xuất hiện xung quanh cô.

Tất cả đều nhập vào cơ thể cô, linh hồn cô hoà lẫn vào yêu khí của đám lửa ma trơi ấy.

Bây giờ Akane chả khác một người đã chết sống lại.

Cơ thể cô bắt đầu hồi phục các tế bào đã chết.

Nhưng do linh hồn đã hoà yêu khí làm một nên cơ thể cô đã bị biến đổi.

Mái tóc đỏ vẫn còn đó đầu cô mọc sừng, nhìn cô như là một con quỷ bước ra từ cõi chết.

(Hình ảnh mang tính chất minh hoạ)Bước đi qua ngọn lửa như chả có gì.

Bình minh đã lên, mái tóc đó của cô lúc này không có gì đẹp bằng.

Cô đứng trên cao nhìn dân làng chết cháy mặc cho họ gào thét một cách thảm thiết.

Họ càng đau đớn bao nhiêu, Akane càng vui sướng bấy nhiêu.

Trông cô rất thoả mãn khi nhìn người la hét, Akane nở nụ cười rồi cười lớn một cách man rợ.- Đúng rồi!!

La nữa đi!!

Hét nữa đi!!!!

Những con người tầm thường kia!!!!!

MUA VUI CHO TA THÊM NỮA ĐI!!!!Bản thân đang thỏa mãn và thích thú thì một giọng chen ngang làm Akane mất hứng- Cuối cùng thì Người đã có được sức mạnh đó nhỉ-Là ngươi à?!Akane hạ giọng xuống nghe như cô đang rất khó chịu khi nhận thấy sự hiện diện của tên đó."

Không ngờ ngài còn nhớ tôi.

Fufufufufu"Điệu cười của hắn vang khắp cả khu rừng, trông như đang chọc tức cô.

Akane nghiến chặt răng, cười khinh rồi tung khẩu khí ra đòn chí mạng- Tch!

Dù ta không thấy ngươi nhưng nghe giọng nói tởm lợm của ngươi thôi đã làm ta phát nôn rồiNgài đúng là độc miệng thật đấy.

Fufufufufufu Đang nói chuyện thì bỗng có tiếng cành cây gãy phát ra, Akane nhanh chóng quay lại nhìn- Là kẻ nào?!!!Người đó đã nhanh chóng bỏ chạy, nhưng là trong tuyệt vọng Akane đuổi theo sát đằng sau và kết liễu người đó trong nháy mắt bằng tay đâm một nhát xuyên qua lẫn trái tim.

Sau khi chứng kiến tất cả thì hắn nói- Không ngờ ngài lại không hề do dự lấy đi mạng người.Akane vừa nói vừa liếm máu trên tay một cách ngon lành rồi quay lưng bỏ đi- Nếu là người trong làng thì không sao.

Vốn dĩ bọn chúng không ưa gì ta và ta cũng chả ưa gì chúng.Sau đó hắn níu kéo lại như đã biết một cái gì đó, một thứ gì đó mà Akane rất là trân trọng- Ngài không tính xem danh tính của người mà ngài đã giết à.- Chả ai quan tâm đến một cái xác chết cả.

Và ta cũng vậy.Câu trả lời vô nghĩa và bình thản của Akane lúc nào cũng như nhát dao đâm thẳng vào tim, trong lúc bỏ đi khỏi cái xác được vài mét thì một giọng nói như đang hấp hối cất lên trong đau đớn.- A...ka...ne...-chan...Akane khựng lại và bắt đầu phát hoảng trong lòng.

Cô quay đầu lại nhìn và..."

Aka...ne...-chan..."

Một lần nữa, giọng nói đó lại cất lên.

Vừa chạy vừa suy nghĩ trong sự hỗn loạn của tâm tríĐùa à!!!

Không thể nào là cậu ấy được...Akane lật cái xác lại, đồng tử cô thu nhỏ lại, nước mắt bắt đầu tuôn ra và Akane khóc trong hoảng loạn, gào trong đau đớn- Tại sao lại là cậu!!!!

TẠI SAO CẬU LẠI Ở ĐÂY!!!!!!

TẠI SAOOOOOOOO!!!!!!!Cô rất bất ngờ khi người ban nãy mình giết là Hana.

Akane bắt đầu điên lên và trong khóc trong tuyệt vọng.

Tiếng hét của cô vang khắp cả ngọn núi.

Cô khóc trong sự hốt hận và kí ức của cô bắt đầu "vỡ" ra.

Những mảnh kí ức phân tán khắp mọi thời đại và thời điểm.

- A ya!

Có vẻ kí ức bị đánh mất bởi chính ngài rồi.- CÂM MIỆNG!!!Akane ôm đầu cuối mặt xuống đất và hét lớn trong đau khổ.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Thoái Sử Quân


- Có vẻ như ngài không được khoẻ, vậy chúng ta hãy giờ chuyện này vào ngày mai nh-Hắn chưa kịp nói hết thì Akane chen ngang vào- Đợi đã- Hãy cho ta theo ngươi!- Ngài chắc chứ!?

Fufufufufufufu...

Vậy thì hãy theo tôiTiếng cười của hắn vang lên một cách rùng rợn, đến trẻ con cũng có thể khóc khi nghe tiếng cười của hắn.

Lỗ hỏng thời gian bắt đầu mở ra, Akane bước vào đó và lỗ hổng đóng lại.

Akane lúc này chẳng còn một tí cảm xúc nào trên khuôn mặt.

Bởi vì cô đã đánh mất đi kí ức, và cô đã quên đi thế nào là cảm xúc, quên đi người bạn mình đã giết.

Đối với Akane bây giờ mạng người chỉ là cỏ rác, cô sẵn sàng giết bất kì ai để thoả mãn bản thân.

Khi đến nơi trú ngụ, bên ngoài bao quanh một làn sương rất dày, chỉ cần sơ sảy một chút là sẽ mắc kẹt ở đó mãi mãi.- Muốn tìm lại kí ức cho ngài, chúng ta cần phải xác định thời gian và vị trí ngay khi phát hiện ra nó và làm xáo trộn lịch sử thì nó mới xuất hiện đượcAkane có vẻ rất là nghi ngờ những gì mà hắn nói.

Bởi vì nó quá là hoang đường đối với cô- Ngươi... biết nhiều thứ quá nhỉ!...

Tại sao ngươi không hiện hình nói chuyện với ta mà chỉ dùng giọng nói?- Không.

Người như tôi không đáng xuất hiện trước mặt ngàiHắn hạ thấp bản thân để tôn kính Akane, một sự tôn kính giả dối đến không ai có thể nhận thấy thậm chí là Akane.

Để đáp trả lại, Akane tỏ vẻ không quan tâm và lạnh lùng trả lời.

- Sao cũng được.

Mà ngươi tính tìm những mảnh kí ức bằng cách gì?-Yêu Kiếm.- Đó là gì!!!!?Một câu nói chỉ trọn vẹn hai từ đã làm Akane đến bất ngờ.

Yêu Kiếm là những thanh kiếm bị nguyền rủa hay linh hồn oán hận của chủ nhân ám vào thanh kiếm.

Để sử dụng được Yêu Kiếm thì cần cần phải có Yêu Khí, nhưng phải sử dụng một nguồn Yêu Khí cực lớn để sử dụng chúng và các Yêu Kiếm tự động hình thành cơ thể nhờ vào Yêu Khí của người sử dụng.

Nếu không, Yêu Kiếm sẽ thao túng ngược lại chính người sử dụng và kết liễu họ.Nhưng Akane thì lại không có nhiều Yêu Khí đến như vậy, nên phải tạo nhiều hình dạng khác nhau tùy thuộc vào lượng Yêu Khí hiện tại.

Nhiều lần cô suýt bị giết bởi chính Yêu Kiếm của bản thân.

Giờ đây, Akane đã có một đội quân Yêu Kiếm hùng hậu hay còn gọi là Thoái Sử Quân.

Những sự kiện lịch sử bị thay đổi, không giống như trong sách ghi chép đều do Akane và đội quân của cô ta làm nên.

Akane ngửa mặt lên trời hỏi:- Phải rồi!

Ngươi... tên là gì?Hắn ngẫm nghĩ một hồi rồi đáp:- Vốn dĩ tôi không có tên... ngài có thể đặt cho tôi một cái tên được không... fufufufu.Tiếng cười của hắn vang vọng khắp toàn phòng, đối vói Akane thì giọng cười của hắn tởm đến mức không thể tả được.

Vì khá dị ứng và khó chịu với hắn, cô ta quyết định đặt cho hắn là...- Onsei!- Vâng!?- Onsei!

Kể từ nay trở đi tên ngươi sẽ là Onsei.- Một cái tên thật đẹp... nó có nghĩa gì thế ạ?- À... thì nó là tên của một chim sẻ nhà hàng xóm mà ta thấy.- Hể!????Hắn liền cảm thấy sốc khi vừa nghe Akane nói ý nghĩa tên của hắn.- Tại sao không đặt là Suzume (chim sẻ nhà) luôn đi ạ...- Không thích!
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Touken Danshi- Đao kiếm Nam Sĩ( part 1)


Hàng thiên niên kỉ trôi qua, Akane lại cử một đội Thoái Sử Quân(6 người) đi phá các sự kiện lớn diễn ra trong nước .

Từng mảnh kí ức của cô dần quay về đúng như lời Onsei nói nhưng toàn những mảnh kí ức bất hạnh khiến cô càng ngày càng nhói trong lòng.Nhưng đến một hôm, cô cử một đội Thoái sử quân( nhưng lần này chỉ có 2 Tantou) vào thời điểm Trận chiến Toba- Fushimi (khu vực Hakodate) nhưng khi quay về, bọn chúng đều bị thương.

Cô không hiểu vì sao.

Hôm sau cô lại cử đội Thoái Sử Quân (gồm 2 Tantou và 1 Wakizashi), nhưng khi lúc về chỉ còn lại 1 Tantou.

Càng ngày càng quái lại, mấy tháng nay lúc cử đội Thoái Sử Quân đi đánh trận, đa số về toàn mang thương tích.

Nặng nhất là không một đội quân nào về.

Chuyện gì đã xảy ra với chúng?

Cô hoàn toàn không thể hiểu được, việc tìm kí ức cho cô cũng bị trì hoãn do chúng không thể hoàn tất công việc.

2 năm sau, cô quyết định khi cử Thoái Sử Quân đến Kyoto- nội thành cô sẽ bám theo sau chúng.

Khi Thoái Sử Quân đến nơi, cô đã thấy chúng bị tiêu diệt trong chớp mắt bởi những kẻ nào đó.- Bọn chúng là ai?

Hạ đội quân của mình trong nháy mắt.

Nhất định không phải người bình thường.

Akane trông rất vui sướng và cực kì phấn khích khi tìm thấy những kẻ mua vui cho mình.Cô mở lỗ hỏng thời gian đủ to để cho cô bước ra, trên tay phải cô đang cầm một chiếc ô và tay trái cầm một thanh Yêu Kiếm.

Akane nghĩ bụng rằng- Để xem nào.

Bên đối thủ có 3 Tantou và 3 Tachi trông có vẻ rất mạnh.

Mình nên cẩn thận vì chúng đã hạ rất nhiều Thoái Sử Quân của mình trong 2 năm qua.Akane lườm tất cả những kẻ đang phá hoại kế hoạch của cô rồi cô ta vừa cười thành tiếng vừa nói một cách hứng tình lớn- Hi boys!

Chào mừng đến "thiên đường" của ta
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Touken Danshi- Đao Kiếm Nam Sĩ( part 2)


*Mượn ảnh của má YanaChap này mình sẽ viết truyện theo góc nhìn của các kiếm trai.Một cô gái đứng trên mái nhà với mái tóc rực lửa dưới ánh trăng.

"Một cô gái ư?!!!!"

- Atsushi bất ngờ"Cô ta có phải là Thoái Sử Quân không?!!"

- Midare đổ mồ hôi."

Tớ không chắc?!!

Nhưng cậu cũng nghe cô ta nói mà phải không!

Tớ nghĩ cô ta thuộc dạng đặc biệt."

- Atsushi đề cao cảnh giác."

Cậu nói cũng phải."

- Midare nói."

Cô ta đáng sợ quá!!!"

- Gokotai run lên.Cô gái tóc đỏ ném chiếc dù lên, và rơi tự do từ mái nhà.

Khi gần chạm mặt đất cô ấy tiếp đất một cách rất nhẹ nhàng.

Và sau đó cô phóng thẳng đến chỗ đối thủ.

Lướt nhanh qua 3 Tachi, mục tiêu đầu tiên của cô là 3 Tantou."

Cẩn thận!!!

Cô ta đang tới đấy!!!"

- Atsushi bị hoảng loạn trong đầu.Một nhát chém đánh bay cả Tantou.

"Rầm"- Tiếng cơ thể đập vào tường."

Gokotai!!

Midare!!

Atsushi!!"

- Ichigo gào thét lên.Sau đó, Shishiou và Ichigo đã phải đối đầu với Akane và bị trung thương."

Chết thật.

Cô ta quá mạnh.

Mạnh hơn cả Thoái Sử Quân, rốt cuộc cô ta là thứ gì vậy?!!"

- Shishiou nói một cách bực tức."

Konnosuke!!!

Báo cáo Chủ Nhân về cô ta đi.

Để còn biết được cô ta là cái gì!!"

- Ichigo nói."

Rõ!!!!"

- Konnosuke lập tức chạy đi tìm nơi cao nhất."

Sao cần phải xoắn như vậy.

Nói gì thì nói Thoái Sử Quân vẫn là Thoái Sử Quân.

Chúng là những kẻ mà chúng ta cần phải tiêu diệt đến tận gốc."

- Mikazuki nói."

Chắc ngươi là kẻ mạnh nhất nhỉ!"

-Akane chĩa kiếm vào Mikazuki."

Nếu phải thì sao."

- Mikazuki nói một cách thách thức đối thủ."

Xưng danh đi."

- Akane lườm Mikazuki."

Không thích."

- Mikazuki nói.Nói xong, Mikazuki lao nhanh như chớp tới chỗ Akane và đâm một nhát thẳng vào Akane."

Một kẻ sắp chết như ngươi không cần phải biết danh tính của ta."

- Mikazuki cười.Akane gục xuống.

Mikazuki quay lưng bỏ đi, nhưng..."

Jicchan!!Hạ được cô ta chưa!?"

- Shishiou nói."

Ta nghĩ là cô ta chưa chết đâu."

- Mikazuki nói một cách bình thản."

Nhìn kìa!!!"

- Ichigo hoảng hốt.Yêu khí bỗng bao quanh Akane, xác của cô ta tự nhiên cử động.

Lạ hơn là vết nhát đâm của Mikazuki trên người cô ta dần dần hồi phục."

Đau đấy nha.!"

- Akane nói "Hể!

Hơi ngạc nhiên đấy.

Ngươi vẫn còn cử động được à?!"

- Mikazuki cười đểu."

Ya...

Nếu ngươi không muốn xưng danh trước thì ta sẽ bắt đầu trước."

- Akane nở nụ cười man rợ."

Xin tự giới thiệu: Ta là Akane, là kẻ lãnh đạo Thoái Sử Quân và ta không phải là Thoái Sử Quân nên đừng đánh đồng ta với lũ thấp kém đó nhé."

- Akane cười, một cái cười thật tươi và đầy sát khí.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Người con gái ấy là ai?


"Kẻ lãnh đạo Thoái Sử Quân à...

Vậy thì càng không thể để ngươi sống rồi!"

- Mikazuki nói."

Ta cũng nên tự giới thiệu chứ nhỉ!"

- Mikazuki mỉm cười."

Tên ta là Mikazuki Munechika.

Ta là một trong Thiên hạ Ngũ Kiếm của Nhật Bản, và bản thân ta cũng được xem là đẹp nhất.Ta được tạo ra gần cuối thế kỉ 11.

Ngài có thể gọi ta là ông già.

Hahahahaha"Ánh trăng lúc này rọi xuống Mikazuki, nhìn rất đẹp.

(Chồng ai vô nhận đi nè :v

Nguồn: zerochan.net)"Thiên hạ Ngũ Kiếm!?!?

Ngươi...???!!!"

- Akane rất bất ngờ."

Sợ rồi hả."

"Không.

Ngược lại là đằng khác.

Nếu ta làm ngươi gãy, thì ta sẽ biến ngươi thành một yêu kiếm.

Còn gì sướng hơn khi sở hữu một thanh Thiên hạ Ngũ Kiếm "- Akane cười damdang."

Vậy thì chúng ta làm một trận sinh tử nhé!"

- Mikazuki nói."

Một trận đấu kiếm sinh tử à...

Ta e là ngươi sẽ gặp nhiều bất lợi đấy."

"Ta thì không nghĩ vậy đâu"Sau đó Mikazuki lao tới Akane và chém đứt đầu của cô ta.

"Xẹt"- Tiếng nhát kiếm chém rất "ngọt".Một lần nữa Akane lại gục xuống, dù đã bị mất đầu nhưng cơ thể vẫn cứ động đậy.

Cơ thể cô ta từ từ đứng dậy như một xác sống và cái đầu quay lại với cơ thể, vết chém cũng biết mất.

Mikazuki nhanh chóng lùi về cách Akane 20m."

Ta đã bảo rồi mà!

Ngươi sẽ gặp nhiều bất lợi đấy.

Bởi vì ngươi có giết ta bao nhiêu lần đi chăng nữa thì ta vẫn cứ sống lại mà thôi.

Hahahahahaha"- Akane cười lớn."

Giờ thì đến lượt t-" *Phập*- Tiếng mũi tên lao vào người. *Phập (×8)*Những mũi tên đó lao thẳng vào người Akane. *Ọc*- Tiếng phun máu ra từ miệng."

Báo cáo!!!

Đội viện trợ đã đến!!!

Đó là Nhị đội!!!"

- Konnosuke hớn hở chạy đến chỗ Mikazuki."

Cậu làm tốt lắm."

- Mikazuki cười với Konnosuke."

Ichi-niii!!!

Atsushi!!!

Midare!!!

Gokotai!!!

Shishiou!!!

Mikazuki!!!

Mọi người không sao chứ"-Honebami gọi."

Trông bọn tôi giống không sao lắm hả!!"

- Shishiou gượng dậy."

Anh đừng cố quá, Shishitou"- Yamanbagiri nói."

Là SHISHIOU!!!!"

- Shishiou hét."

Còm dư sức như thế mà nói bị thương"- Hasebe lườm Shishiou."

Anh không sao chứ, Ichi-nii?!!!"

- Namazuo lo lắng."

Anh không sao.

Nhưng mà..."

- Ichigo gượng nói."

Atsushi!!!

Midare!!!

Gokotai!!!"

- Yagen hoảng hốt."

Xin lỗi, anh không thậm chí không bảo vệ được chúng"- Ichigo cúi mặt xuống."

Midare sao rồi!?"

- Urashima lo lắng."

Tạm thời chỉ là trung thương, chưa đến nỗi gãy.

Atsushi và Gokotai cũng vậy."

- Yagen nói."

Cảm động thật đấy.

Tình bạn, tình anh em!

Nó đều làm ta... phát tởm "- Akane lên tiếng."

Nãy giờ các ngươi cho ta ăn bơ hơi nhiều rồi đấy.

Còn cản trở trận đấu của ta nữa chứ"- Akane nổi cáu."

Là cái người mà cậu báo cáo với Đại Tướng ấy hả?!"

- Yagen liếc nhìn Akane."

Là cô ta đấy.

Chính cô ta đã đả thương mọi người đấy."

- Konnosuke chỉ Akane."

Oy oy oy.

Đừng nhìn ta bằng ánh như thế chứ"- Akane cười đểu."

Akane-sama!!"

Onsei gọi."

Chuyện gì!?"

- Akane trả lời."

Ngài phải quay về thành chính gấp.

Trời sắp sáng rồi, ngài đã ở đó gần 3 tiếng rồi.

Nếu ngài không về, ngài sẽ mắc kẹt ở đó mãi mãi"- Onsei nói."

Cái gì!!!

Sao giờ ngươi mới nói"- Akane bực tức.Hasebe nhìn về phía Akane."

Ả ta đang nói chuyện với ai vậy????"

- Hasebe hỏi."

Hay do Jiichan giết cô ta nhiều quá, thành ra cô ta bị điên rồi?"

- Shishiou nhìn Mikazuki."

Mới giết có 2 lần à"- Mikazuki nói."

Giết rồi sao vẫn còn sống vậy"- Yamanbagiri hỏi."

Chuyện dài lắm.

Về thành rồi kể."

- Mikazuki nói.Bên phía Akane:"Do ngài bỏ đi đột ngột đấy chứ."

- Onsei nói."

Nhiều chuyện đủ rồi.

Đưa ta quay về nhanh đi"- Akane hối hả."

Hẹn ngày tái ngộ."

- Akane vẫy tay về phía MikazukiRồi nhanh chóng chạy vào lỗ hỏng thời gian.Tớ thấy chap này có mùi hài hước
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Honmaru- Bản doanh


"Chúng tôi về rồi đây"- Hasebe nói."

À rế!!??

Sao không ai ra đón hết vậy?!!"

- Urashima nói."

Đương nhiên là không có ai rồi.

Vì mới 4:30 sáng mà"- Mitsutada xuất hiện."

Sao cậu dậy sớm vậy?"

- Hasebe hỏi."

Sáng nào tôi chả dậy giờ này.

Mau đưa mọi người đi trị thương đi.

Kẻo Chủ Nhân thức dậy thấy cảnh này thì sẽ tức lên cho xem"Mọi người lúc này đã đi vào phòng chữa trị.

Chỉ còn lại Mitsutada và Hasebe."

Cậu vẫn còn xem cô ta là Chủ Nhân à.?"

- Hasebe lườm Mitsutada."

Nếu không nhờ cô ấy thì Đệ Nhất Đội đã bị diệt rồi"- Mitsutada nói."

Nếu không có Mikazuki trong Đệ Nhất Đội, dù có van xin lạy thì cô vẫn không cử đội viện trợ đâu."

"Cậu nói cũng phải."

- Mitsutada cười.Cuộc trò chuyện giữa cả hai đã kết thúc.

Hiện tại bây giờ là 6:00, mọi người trong thành lúc này đã dậy hết.

Và đến lúc 7:00 thì họ đi ăn sáng.

Một bữa sáng như bao ngày, cho đến khi vị Chủ Nhân của họ xuống ăn cùng.

Phòng ăn hiện giờ bao quanh một luồng khí căng thẳng.

"Anou...

Aruji-sama..."

- Gokotai nghẹn ngùng."..."

"Hôm nay ngài cho em đi Ki-""Chát"- Tiếng tát"Chả phải ta đã nói rồi sao!

Không phải Thiên hạ Ngũ Kiếm thì đừng có bắt chuyện với ta."

- Vị Chủ Nhân ấy liếc Gokotai.

(Hình ảnh mang tính chất minh hoạ)"Cô quá đáng lắm rồi!!!"

- Namazuo đập bàn thét lên."

Muốn ý kiến thì vào lò rèn mà nói."

Chủ Nhân ấy liếc sang Namazuo.Bầu không khí thật ngột ngạt làm sao.

"Ta no rồi.

Bữa sáng thật nhạt nhẽo làm sao."

- Chủ nhân ấy bỏ đi về phòng."

Cứ tưởng không được thở nữa chứ"- Taikogane thở dài."

Em có sao không, Gokotai!?"

- Honebami lo lắng."

Hơi đau tí ạ"- Gokotai mếu."

Cô ta đúng là ác quỷ"- Fudou nói."

Giữa cô ta và cô gái tóc đỏ ở Kyoto thì ai mới là ác quỷ?!"

- Shishiou nghĩ ngợi."

Cô gái tóc đỏ nào vậy, Shishitou??"

- Kashuu hỏi."

Thì là cô gái đánh nhau với chúng tôi hồi hôm qua."

- Ichigo nói."

Các cậu đánh nhau với một cô gái ư???!!!

Đúng là bất ngờ thật"- Tsurumaru ngạc nhiên."

Đánh nhau với con gái!

Mấy người có phải là đàn ông không vậy!?"

- Yamanbushi gào lên"Chúng tôi là đao kiếm"- Honebami trả lời."

Cô là Thoái Sử Quân đấy"- Hasebe nói."

Phải!!

Một Thoái Sử Quân biết nói."

- Yamanbagiri nói."

Hả!!!!!!"

- Cả đám đồng thanh."

Cô ta là kẻ lãnh đạo Thoái Sử Quân thì đúng hơn."

- Mikazuki bình thản uống trà."

NÀ NÍ!!!!!!!!!!!"

- Nguyên cả Hon đồng thanh ngạc nhiên.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Hãy để "tôi" yên(ngoại truyện)


*Honmaru nhà tui- Dậy đi chuỵ 2 sáng rồi, còn viết cốt truyện tiếp theo nữa. (Konnosuke)- Đ*o dậy.

Viết làm gì hết truyện rồi mà (tui)- Mới có 7 chap mà chế.

Hôm bữa hăng hái lắm mà, sao giờ yểu xìu rồi. (Konnosuke)- Hết ý tưởng rồi.

Nên không viết nữa đâu. (Tui)- Oy!!

Yamatonokami- san, hôm bữa má Sani ngủ chung với Kashuu đó. ( Konnosuke)*Đậu phộng mài, con cáo mất rại.- Chủ~~ nhân~~ (Yamatonokamki)- Ngài ngủ với Kyomitsu thật hả (Yamatonokami mode yandere).*Phặc**Tiếng chụp lưỡi kiếm- Đậu phộng, bố mày ngủ với Kashuu hồi nào, Yamatonokami!!!!

Đồ con cáo khốn nạn.

Mài nhớ đấy. (Tui)- Kashuu đâu ra giải thích Yamatonokami nghe coi!!! (Tui).- Chủ nhân kì thật đấy (Kashuu bước vào) chả phải ngày nào tôi cũng vào ngủ với ngài sao. (Kashuu tỏ ra điệu đà)*Chú ý: đây là Kashuu nhà hàng xóm, méo phải nhà tui.

Đính chính lại là của NHÀ HÀNG XÓM.- Ngài còn muốn trăng trối gì nữa không. (Yamatonokami)- Điz mợ nó!!!

Mày nhìn lại đi Yamato.

Nó là Kashuu của nhà con Sasako.

Đmm Kashuu của mày mà cũng nhìn không ra. (Tui: Sharingan mode).- Định mệnh chúng mài cút hết cho bố ngủ coi!!!!!!

Lâu lâu mới có ngày nghỉ mà chúng mài phá tan tành rồi!!!!!

Chiều bố mày còn lấy sức cổ vũ cho U23 Việt Nam nữa!!!!!

HÃY ĐỂ TAO YÊN.Ps: Má Saniwa Sasako là bạn của tui, hiện tại thì 2 đứa đang giận nhau.

Nên rất có thể tui sẽ cho Sasako vào vai phản diện (này thì khoe Tía hả mậy 🙂 🙂 )Phát hoạ Saniwa (khuôn mặt do Higo Sayuri vẽ)

(Nhìn mày giống chỉ huy Thoái Sử Quân hơn là Akane)Phát hoạ Akane

(Thật ra là lấy của onii- chan tui cơ)
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Vị Hiền Nhân vô tâm


"Các anh đã chạm mặt người đứng đầu Thoái Sử Quân à?!!!"

- Kashuu hoảng lên."

Cô gái đó lãnh đạo Thoái Sử Quân à!!"

- Ichigo bất ngờ."

Thảo nào cô ta lại mạnh đến thế."

- Shishiou nói với bộ mặt nghiêm túc."

Phá tan luôn cả Kiwame của Midare lẫn Atsushi!!!"

- Yagen nghiêm túc.Trong lúc các Đao Sĩ đang nói chuyện thì vị Chủ Nhân của họ đã đứng trước cửa từ bao giờ."

Nếu mấy người rảnh đến mức phiến chuyện như thế thì hãy đi làm nội phiên ngay đi"- Vị Chủ Nhân nói với giọng lạnh lùng và nhìn họ với ánh mắt sắt đá."

Tch!

Mới nói có chút xíu mà làm gì ghê vậy."

- Namazuo lẩm bẩm."

Ta về phòng đây."

"Xin ngài hãy đợi đã, Sanako- sama."

- Ichigo níu kéo lại."

Chuyện gì?!

Nói mau!

Ta bận lắm!"

- Sanako liếc nhìn Ichigo."

Các em của tôi...

Chúng nó sẽ không sao chứ?!"

- Ichigo lo lắng."

Ngươi lo gì vậy Ichigo.

Dù có bị thương đến mức nào thì các ngươi vẫn được 'sửa' lại kia mà.

'Sửa' các ngươi đúng là tốn nguyên liệu mà"- Sanako tỏ ra khó chịu."

Thay vì lo cho các em ngươi thì hãy lo cho bản thân ng-""Nhưng chúng vẫn là em tôi mà!!

Sao ngài có thể nói tôi không lo cho chúng được chứ!!!"

- Ichigo gào lên."...

Bữa nay ngoài thằng nhóc Gokotai và Namazuo ra thì vẫn còn kẻ có gan nhỉ."

- Sanako liếc và cười khinh bỉ Ichigo.Ichigo im lặng."

Hay muốn bị bẻ gãy giống em ngươi- Gotou hả, Ichigo"Tim của Ichigo bắt đầu nhói lên và trong đầu hoảng loạn"Xin ngài hãy dừng lại đi, Chủ Nhân."

- Mikazuki lên tiếng."

Ara!

Mikazuki bảo ta dừng sao!!"

- Sanako dùng giọng của một thiếu nữ nhẹ nhàng."

Vâng.

Xin ngài đừng soi ra quá khứ của Ichigo như thế nữa.

Làm vậy Ichigo sẽ càng đau lòng thêm thôi."

- Mikazuki cười."

Nếu Mikazuki đã nói vậy thì ta sẽ dừng lại."

- Sanako nở nụ cười rạng rỡ.5 tháng sau"Nè~~ Mikazuki!!

Đêm nay ngươi chiều ta một tí được không~~~ "- Sanako nói với giọng damdang."

Tôi e là không được rồi."

- Mikazuki nhất quyết từ chối.Mikazuki vốn trước giờ không ưa gì Sanako.

Bởi vì đêm nào cô ấy cũng muốn làm "chuyện ấy" với Mikazuki, nhưng đều bị Mikazuki từ chối."

Vậy hãy đi ngắm hoa anh đào với ta đi"- Sanako làm nũng."

Hết cách với ngài rồi.

Chỉ một chút thôi nhé."

- Mikazuki thở dài.Sau đó, cả hai cùng đi đến cây hoa anh đào .

Nhưng Mikazuki không biết rằng Sanako đã đặt kết giới quanh cái cây đó, nên khi Mikazuki bước đến gần cây hoa anh đào thì Sanako niệm chú khoá Mikazuki lại."

Thế này là thế nào đây, Chủ Nhân?!"

- Mikazuki nghiêm túc."

Ngươi biết không, Mikazuki.

Ta đã yêu ngươi mất rồi"- Sanako tiến tới kết giới và nhìn Mikazuki với ánh mắt damdang."

Nhưng mà..."

- Sanaki bắt đầu nổi đoá."..."

"Ngươi chỉ để ý đến bọn đao kiếm khác mà không quan tâm đến tình cảm của ta dành cho ngươi!!!"

- Sanako hét lên và bắt đầu khóc."

Nhưng bây giờ thì chúng ta đã có thể ở bên nhau"- Sanako đã trở nên điên loạn.(1)Cơ thể Sanako bắt đầu có hiện tượng trở nên ô uế, vì trong tâm trí cô lúc này chỉ chứa những thứ gọi là dâm dục.

Một Hiền Nhân mà không để cơ thể lẫn tâm trí trong sạch thì cơ thể của họ sẽ có nhưng vết dơ mãi mãi không thể xoá sạch.Nếu dùng nước thánh hay được thanh tẩy thì các vị Hiền Nhân sẽ trở lại bình thường, nhưng họ sẽ bị trục xuất khỏi ngôi vị Saniwa, và sẽ đầu thai chuyển kiếp và đồng thời kí ước về Honmaru ấy cũng như chưa từng tồn tại.Còn nếu không được thanh tẩy hay rửa bằng nước thánh kịp thời, cơ thể họ sẽ biến thành ác linh.

Một khi trở thành ác linh thì không có cách nào trở lại làm con người.

Ác linh buộc phải bị tiêu diệt./"Chủ nhân!!!

Những vết dơ trên mặt ngài...

Chúng bắt đầu lan khắp cơ thể rồi!!!

Mau giải kết giới đi, tôi sẽ đưa ngài đi gặp hội đồng!!!"

- Mikazuki hoảng"KHÔNG!!!

Chúng sẽ trục xuất ta và sẽ đưa ta đầu thai mất!!!"

- Sanako gào lên."

Thế còn hơn là trở thành ác linh!!"

- Mikazuki ra sức thuyết phục."

KHÔNG!!

Ta muốn chúng ta được ở bên nhau!!!"

- Sanako hét lên.Đã quá muộn cho Sanako, cơ thể cô lúc này đã trở thành ác linh trông thật gớm ghiếc."

Ngài điên thật rồi, Chủ nhân!!"

- Đồng tử của Mikazuki mở rộng ra."

Grààoooooo...!!!"

Tiếng rầm rừ to lớn đã làm cho các Đao Sĩ và Konnosuke thức.

Họ nhanh chóng lần theo tiếng rầm đó và nó dẫn ra cây hoa anh đào."

CÓ CHUYỆN GÌ XẢY RA VẬY!!!!"

- Konnosuke thét lên."

Mikazuki- dono!!!"

- Ichigo bất ngờ."

KONNOSUKE!!!

Mau dẫn mọi người vào trong nhà, lập kết giới và gọi cho người của hội đồng đến ngay đi!!!!

Chủ ngân biến thành ác linh rồi."

"CÁI GÌ??!!!!"

- Tất cả mọi người đều thốt lên."

Tôi rõ rồi!!!

MỌI NGƯỜI CHẠY VÀO TRONG NHÀ HẾT ĐI.

TÔI SẼ LẬP KẾT GIỚI NGAY BÂY GIỜ!!!"

- Konnosuke điều động mọi người vào trong."

Còn Mikazuki tính sao!?"

- Kashuu hối hả."

Yên tâm đi!

Hiện tại thì Mikazuki- san đang đứng trong kết giới của Sanako- sama, mà kết giới của Sanako- sama thì cực kì mạnh nên ác linh sẽ không phá vỡ nó nhanh như vậy đâu."

- Konnosuke trấn an.*Xoảng*- Tiếng đổ vỡ.Kết giới giam Mikazuki nhanh chóng bị ác linh phá vỡ.

Hiện tại Mikazuki không có bản thể bên cạnh mà kết giới đã hút gấn hết sinh lực của Mikazuki nên bây giờ là Mikazuki rất yếu."

ĐÙA NHAU À!!!"

- Konnosuke bất ngờ."

Oy Konnosuke!!!

Chẳng phải cậu vừa nói kết giới rất khó để phá mà!!!"

- Kashuu hoảng."

Giờ thì chạy đi lấy bản thể thì không kịp mất!!!"

- Kashuu nghiến răng."

Jicchan!!!"

"Mikazuki- san!!!"

"Mikazuki- dono!!!"

"Mikazuki- sama!!!"

"..."•••••••••••"Đại diện cho các vị thần, dưới danh tướng là Kẻ Trừng phạt.

Ta!

Sẽ là kẻ quyết định chỗ chết cho ngươi!!"

Một giọng nói từ trên trời vọng xuống.* Suýt nữa là có R18 rồi.*Chú thích (1): Để trở thành Saniwa, cần có 2 điều kiện :

1) Những người có tâm hồn thanh khiết.

2) Là bắt buộc phải có một chút linh lực hoặc nhiều hơn thế mới được chấp nhận.

Những người đã trở thành Saniwa là những người từng chết trẻ, vì đáp ứng được 2 điều kiện trên, nên họ là người được chọn và được hồi sinh ở mảnh đất của Chúa.Ps: douma!!

Con này ghê thật😨😨.

Vì trai mà biến thành ác linh.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Cô gái bí ẩn


"Đại diện cho các vị thần, dưới danh nghĩa là Kẻ trừng phạt.

Ta!

Sẽ là người quyết định chỗ chết cho ngươi."

(Hình ảnh mang tính chất minh hoạ)

Từ trên trời nhảy xuống, người con gái với mái tóc đỏ rực đeo mặt nạ chém đứt cánh tay đang bắt giữ Mikazuki."

Người của hội đồng hả?!!"

- Mitsutada bất ngờ."

Nhưng là ai đã gọi!?

Konnosuke vẫn còn ở đây mà!!"

- Akita nói.Trận đấu quyết liệt diễn ra, cô gái vô danh VS ác linh.

Ngay lập tức, cánh tay còn lại của ác linh bị chém đứt.

Còn Mikazuki nhanh chóng được mọi người đem về bản doanh hồi sức trong khi cô gái vô danh đánh lạc hướng ác linh.Nhưng chỉ cầm cự một lúc, cô gái vô danh bị đánh bật ra xa.

Miếng mặt nạ bên mắt phải của cô đã bị vỡ."

Tch!!

Cơ thể con người yếu đuối thật."

- Cô gái ấy lầm bầm.Trong lúc cô choáng váng, ác linh Sanako đã mọc lại cánh tay mới nhờ yêu khí ban đêm.

"Oy oy oy oy oy...

Không giỡn đấy chứ!!"

- Cô gái vô danh tức tối.Ác linh tiến nhanh đến vị trí của cô gái ấy và nuốt trọn cô vào dạ dày."

Chết tiệt!!

Không ngờ lại bị con quái vật yếu kém này thịt."

- Cô vùng vẫy bên trong dạ dày của ác linh Sanako.Cơ thể cô bắt đầu bị bỏng vì con ác linh ấy cố gắng tách linh hồn ra khỏi vật chứa bằng cách làm cơ thể bị ăn mòn."

Đau!

Cơ thể mình nóng quá!!

Cứ như thế này mình sẽ bị tiêu hoá mất thôi!!"

- Cô vùng vẫy càng ngày càng mạnh."

Không cách nào khác...

Dùng nó vậy."

- Cô bắt đầu tập trung."

HOẢ LƯU TRẢM PHÁ"

*BÙNG*

- Một vụ nổ rất lớn.

Vụ nổ ấy đã tạo ra động đất khá mạnh.

Sau vụ nổ đó, ác linh cuối cùng đã bị tiêu diệt.

Nhưng... cô gái ấy cũng bắt đầu kiệt sức.

"Chết... tiệt...

Mình cạn... gần hết... linh lực... rồ-!!!"

- Cô gái hấp hối và sau đó ngất đi.

Trời lúc đó đã bắt đầu sáng, mọi người đều lo lắng cho Mikazuki và cô gái vô danh ấy.

Trong lúc này, chỉ có vài Tantou tập trung ở phòng dưỡng thương, một số người khác thì việc ai nấy làm, đám còn lại thì đi ngủ tiếp.

"Nè!

Chị ấy sẽ không sao chứ!?"

- Imanotsurugi lo lắng.

"Cô ấy không đâu hết.

Chỉ là kiệt sức quá nên ngất thôi, không nguy hiểm gì đến tính mạng."

- Yagen chuẩn đoán.

"May quá!!"

- Đám Tantou thở phào nhẹ nhõm.

"Còn Mikazuki- sama thì sao!??"

- Hirano hỏi.

"Hiện tại thì ngài ấy đang ngủ trong phòng hồi sức."

- Yagen nói.

Cùng lúc đó, đội đi viễn chinh đã trở về.

"Uwa!!!

Tại sao mọi người tập trung ở đây đông vậy!!??"

- Atsushi bất ngờ.

"A!!

Atsushi!!!"

- Shinano nói.

"Về rồi à."

- Yagen cười.

"Tụi này về rồi đây!!"

- Midare nhảy ra.

"Nè!!

Yagen, ai đang nằm ở đó vậy"- Atsushi chỉ vào cô gái ấy.

"À!!

Tôi nghĩ là người của hội đồng."

- Yagen quay lại nhìn cô gái.

"Tại sao người của hội đồng lại ở đây vậy??"

- Midare hỏi.

"Thật ra là..."

- Gokotai bắt đầu giải thích.





















"HẢ????!!!!!"

- Atsushi và Midare đồng thanh.

"Tối qua cô gái này đã giết Sanako sao!!!"

- Midare bối rối.

"Không phải giết mà là bảo vệ chúng ta."

- Shinano nói.

Cô gái bắt đầu tỉnh dậy, mắt nhắm mắt mở.

"Ưm..."

"Chị tỉnh rồi à?!"

- Yagen tiến tới gần cô gái.

"Tôi...

Đang ở đâu vậy??"

- Cô để tay lên đầu.

"Chị đang ở Honmaru của Saniwa Sanako."

- Shinano nói.

"Sanako!?

Là ai vậy??"

- cô gái đó hỏi.

"Cô ấy là chủ nhân của chúng tôi."

- Midare nói.

"Ác linh thì đúng hơn."

- Mikazuki bước ra từ phòng hồi sức.

"Ah!!

Mikazuki không được.

Ngài cần phải để linh lực phục hồi hoàn toàn."

- Yagen chạy tới chỗ Mikazuki.

"Cô là người của hội đồng à?!"

- Mikazuki nhìn cô gái với ánh mắt hiền hậu.

"Hả!?"

- Cô gái giật mình.

"Đa tạ cô rất nhiều"- Mikazuki nói.

"À phải rồi!!!

Chị tên gì vậy!!??"

- Taikogane hỏi.

"Tôi..."

- Cô gái ấp úng.

Mitsutada tiến đến phòng dưỡng thương.

"Rồi rồi!!

Mấy đứa mau ra ngoài chơi đi nào."

- Mitsutada cầm nồi cháo nóng trên tay đứng trước cửa.

"A!!!

Micchan!!"

- Taikogane cười vui.

"Sada-chan cũng mau ra ngoài chơi đi."

- Mitsutada cười và nhìn Taikogane.

"Nhưng mà..."

- Taikogane phân vân.

"Để Mikazuki và người của hội đồng cho bọn tôi lo là được rồi."

- Yagen nói.

"Đi thôi, Taikogane!"

- Atsushi nói.

Sau đó các Tantou đều ra ngoài chơi, cả Mitsutada cũng đi.

Bây giờ căn phòng chỉ còn có Yagen, Mikazuki và cô gái vô danh.

Bầu không khí trở nên nặng nề

"Cô...

Có thật sự là người của hội đồng không vậy?!!"

- Yagen liếc nhìn cô gái.

Xung quanh Yagen lúc này toả ra sát khí.

Cô gái thản nhiên nhìn Yagen, chiếc mặt nạ vẫn còn trên khuôn mặt của cô.

"Cậu cũng nhận ra rồi à, Yagen- kun"- Mikazuki nhìn Yagen và cười.

"Tất nhiên!!

Nếu là người của hội đồng, thì họ thường dùng bùa để phong ẩn ác linh hoặc tiêu diệt nó."

- Mặt Yagen trở nên tối sầm lại.

"Nhưng sau khi kiểm tra hiện trường lẫn trên người cô, không hề có một lá bùa nào."

- Yagen nói

"Hơn nữa...

Trong người cô có một chút yêu khí.

Những điều đó chứng tỏ cô không phải là người của hội đồng."

- Mikazuki nói.

Yagen chĩa bản thể của mình vào mặt cô gái và nói:

"Yêu khí của cô rất giống với yêu khí của một kẻ mà chúng tôi đã đụng độ vào 5 tháng trước.

Nói đi cô có phải là Akane- Kẻ lãnh đạo Thoái Sử Quân không!!!"

Cô gái im lặng một lát rồi nói:

"Tôi không phải là người của hội đồng mà các anh đang nói đến.

Tôi cũng không biết mình là ai!

Tôi cũng không biết mình đang làm gì ở đây."

Cô gái ấy lột mặt nạ ra

"Điều tôi còn nhớ là tôi đã từng là một con quỷ, giết rất nhiều người, giết luôn cả bạn thân duy nhất- Hana."

- Cô gái ấy bắt đầu khóc.

(Hình ảnh mang tính chất minh hoạ)"Sau đó được thần ban danh hiệu là Kẻ trừng phạt.

Đi khắp mọi thời đại để bù đắp lại tội lỗi do mình gây ra."

"Nhưng mà tôi không thể nhớ được bản thân đã gây ra tội lỗi gì."

Konnosuke xuất hiện

"Vậy thì hãy hợp tác với chúng tôi, trước khi người của hội đồng đến thật sự"
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Người con gái ấy là chủ nhân mới của chúng ta


Konnosuke bước từ ngoài vào phòng dưỡng thương."

Vậy cô hợp tác với chúng tôi trước khi người của hội đồng phát hiện ra chuyện này."

"Đang nói gì vậy, Konnosuke!!!!"

- Yagen quát lên."

Cậu nên im lặng đi, Yagen.

Konnosuke thật sự nghiêm túc trong việc này đấy."

- Mikazuki nhìn Yagen."

Tôi từ chối."

- Cô gái thản nhiên trả lời."

Tôi sẽ không giúp ai nếu việc đó không có lợi cho mình."

- Cô gái ấy nói."

Vậy à...

Chắc cô không muốn lấy vòng tay này đâu nhỉ."

- Konnosuke."

Vòng tay!?"

- Cô gái ngạc nhiên."

Mikazuki- san!!!"

- Konnosuke ra ám hiệu."

Đây này."

- Mikazuki lấy cái vòng tay ra.Đồng tử của cô gái ấy thu nhỏ lại.

Chiếc vòng tay đó chính là kỉ vật của Hana.

Sau khi phát hiện người mình giết là Hana, cô đã lấy đi vòng tay để tưởng nhớ rằng Hana luôn ở bên mình."

TRẢ LẠI ĐÂY!!!"

- Cô gái bật dậy nhanh chóng tiến tới Mikazuki.*Rầm*

Mikazuki quật ngã cô gái.

"Đâu có dễ như vậy!"

- Mikazuki cười trừ.

"Tôi xin nói lại một lần nữa hợp tác với chúng tôi thì cái vòng sẽ được trả lại cho cô."

- Konnosuke nhấn mạnh.

"..."

"Oy!!!

Mikazuki!!!

Cô ấy vẫn còn yếu lắm!!!"

- Yagen nói.

"Vừa rồi cậu cũng tính giết cô ấy đấy thôi."

- Mikazuki cười.

"Ý cô thế nào..."

- Konnosuke nói.

"Không bao g-"

"Mikazuki!

Bẻ gãy tay phải cô ta đi."

- Konnosuke nói.

*Rắc- Rắc...*

- Tiếng xương sắp gãy.

"Ưh!!!

AH AH AH AH AH...!!!!!!!!!"

- Cô gái la đau đớn

"Dừng lại đi!!!"

- Yagen thét lên.

"Tôi hỏi một lần nữa: cô có muốn hợp tác với chúng tôi không."

- Konnosuke lườm.

"Câu trả lời vẫn là kh-"- Cô gái gượng dậy nói.

30 phút sau

"Tập hợp!!!"

- Hasebe rung chuông lên.

"Có chuyện gì vậy?!"

"Đang ngủ ngon mà~~"

"Nói gì nói lẹ đi, Hasebe"

"Lũ các người..."

- Hasebe tức tối.

"Như mọi người đã biết, Chủ nhân của chúng ta- Tức là Sanako, cô ấy đã biến thành ác linh và đã bị tiêu diệt."

"Cái đó thì biết rồi"- Kashuu nói.

"Nghe tôi nói hết đi!!!"

- Hasebe quát.

"Và cô ấy sẽ trở thành chủ nhân mới của chúng ta."

" 'Cô ấy'!???"

Cô gái vô danh bước ra với cánh tay phải đang bó bột.

"Rất vui được gặp mọi người"- Cô gái nói với khuôn mặt vô hồn.

"Tôi là- "

Cô gái chưa nói hết câu thì Ichigo nổi đoá lên:

"Tại sao...?!!!

Cô lại ở đây...!!!!"

"Kẻ lãnh đạo Thoái Sử Quân: Akane !!!!"

- Atsushi run người chỉ tay về phía cô gái.

"Chúng ta...

Đã gặp từng gặp nhau rồi à!????"

- Cô gái nghiêng đầu nhìn.

*Bóc*

Konnosuke xuất hiện.

"Tôi quên nói với mọi người, những mảnh kí ức về chúng ta trong đầu cô ấy đã biến mất hết rồi."

"Vậy...

Cô ấy thực sự là Akane sao?!!!!"

- Taikogane bắt đầu sợ.

Cả bản doanh lúc này bỗng trở nên im lặng bất thường.

Nhưng cô gái vẫn bình thản nói chuyện:

"Tại sao mọi người biết rõ về tôi như vậy???

Tôi nhớ là tôi chưa từng gặp mọi người mà!!"

"Nè nè!!!

Người kế vị của Higekiri- san kìa"- Tsurumaru vui vẻ thì thầm với Ookurikara.

"Nếu mọi người đã biết rõ về tôi như vậy rồi thì có ai có muốn hỏi gì không?

Tôi hứa sẽ trả lời tất cả"

Không khí lại trở nên im lặng rồi bỗng...

"Cho em hỏi...

Số đo ba vòng của chị là bao nhiêu vậy??"

Nghe cũng đủ biết là ai hỏi rồi.

"Bộ cậu muốn chết sớm hã!!!"

- Atsushi bịt miệng và thì thầm vào tai Shinano.

"Vòng 1 80cm

Vòng 2 60 cm

Vòng 3 80 cm.

"- Akane thản nhiên trả lời.

Hasebe tiến tới Akane và thì thầm vào tai cô:

"Chuyện tế nhị của con gái gái nên Ngài không cần trả lời câu hỏi đó đâu."

"Có sao đâu.

Cái này không quan trọng gì với tôi cả."

"Cho em hỏi...

Chị có bất tử không ạ?"

- Akita giơ tay cao.

"Hiện tại vẫn còn phong ấn nên sự bất tử bị kiềm hãm lại."

- Akane nhìn vào phong ấn bên cánh tay phải.

"Tại cô lại băng bó tay thế?

Lúc tôi vào tay cô vẫn còn Lành lặn mà."

- Mitsutada hỏi.

"Ông già đó bẻ đấy"- Akane chỉ vào Mikazuki.

Tất cả Đao Sĩ quay xuống nhìn Mikazuki rồi cười khổ.

"Chị bao nhiêu tuổi rồi ạ!!!?"

- Taikogane nhanh nhảu hỏi.

"Tôi không nhớ mình đã bao nhiêu tuổi; tôi chỉ nhớ là mình sinh vào thời kỳ Kofun(2) thì phải"- Akane xoa cằm và ngước mặt lên trời ngẫm nghĩ.

Tất cả đao Đao Sĩ lúc này: đám thì mắt chữ O mồm chữ A, đám thì ngất lên xỉu xuống, đám thì hoá đá.

*Chú thích (2): Thời kỳ Kofun (Kanji: 古墳時代, Rōmaji: Kofun jidai, phiên âm Hán-Việt: Cổ Phần thời đại) là một thời kỳ trong lịch sử Nhật Bản kéo dài từ khoảng năm 250 đến năm 538.

Từ kofun trong tiếng Nhật nghĩa là mộ cổ.

Nó được dùng để đặt tên cho một thời kỳ vì sự xuất hiện hàng loạt của các mộ cổ có hình dạng và kiến trúc đặc biệt trong thời kỳ này.

Thời kỳ Kofun nối tiếp thời kỳ Yayoi.

Thời kỳ Kofun và thời kỳ Asuka sau đó thường được gộp chung lại thành thời kỳ Yamato.

Thời kỳ Kofun được phân biệt với thời kỳ Asuka bởi những khác biệt về văn hóa.

Thời kỳ Kofun điển hình bởi một nền văn hóa tôn thờ vật tổ trước khi đạo Phật xuất hiện ở Nhật Bản.

Về mặt chính trị, sự ra đời của triều đình Yamato và sự mở rộng của nó sang các vùng Kyushu và Kanto là những nhân tố chính tiêu biểu cho thời kỳ này.

Thời kỳ Kofun cũng là thời kỳ có sử thành văn đầu tiên ở Nhật Bản.

Tuy nhiên, biên niên sử của thời kỳ này còn rất sơ sài và không có trật tự đòi hỏi sự nghiên cứu sâu sắc hơn cũng như sự hỗ trợ lớn hơn từ phía khảo cổ học.

Các tài liệu khảo cổ học và những sử sách của Trung Quốc cổ cho thấy các bộ lạc và thủ lĩnh bộ lạc, rất nhiều ở Nhật Bản trong thời gian này, vẫn chưa được thống nhất lại thành các nhà nước cho tới tận năm 300, khi những lăng mộ lớn bắt đầu xuất hiện trong khi vẫn chưa có liên hệ nào giữa miền tây Nhật Bản với Trung Quốc.

"Thế kỷ huyền bí" đó còn được mô tả như một giai đoạn mà các cuộc chiến tranh tương tàn giữa các thủ lĩnh bộ lạc diễn ra để giành quyền kiểm soát Kyushu và Honshu.

Nói cách khác, là Akane còn lớn tuổi hơn các kiếm nhà Sanjou.

Vì các Đao Sĩ nhà Sanjou được rèn thời Heian, còn Akane sinh ra trước hai thời.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
(Ngoại truyện)Sơ lược về Nhật Bản qua các thời đại


Như đã nói ở chap trước, Akane lớn tuổi nhất Honmaru vì cô sinh ra vào thời Kofun.

Minh hoạ các thời ở Nhật.Thời Tiền đồ đất nung (Thời đại đồ đá cũ): 15000 năm_5000 năm TCN.

Thời đồ gốm Jomon: 5000 năm_200 năm TCN.

Thời đồ gốm Yayoi: 200 năm TCN_ năm 200.

Thời văn hoá Kofun: Cuối TK III_ Cuối TK VI.

Thời Asuka: Cuối TK VI_ Đầu TK VIII.

Thời Nara: Đầu TK VIII_ Cuối TK VIII.

Thời Heian:

Đầu Heian: Cuối thế kỷ VIII đến cuối thế kỷ IX.

Giữa Heian: Cuối thế kỷ IX đến cuối thế kỷ XI.

Cuối Heian: Cuối thế kỷ XI đến cuối thế kỷ XII.

Thời Kamakura: Cuối thế kỷ XII đến cuối thế kỷ XIV.

Thời Muromachi: Đầu thế kỷ XIV đến cuối thế kỷ XV.

Thời Azuchi-Momoyama: Cuối thế kỷ XV đến hết thế kỷ XVI.

Thời Edo:

Đầu Edo: Đầu thế kỷ XVII đến đầu thế kỷ XVIII.

Giữa Edo: Đầu thế kỷ XVIII đến đầu thế kỷ XIX.

Cuối Edo: Đầu thế kỷ XIX đến cuối thế kỷ XIX.

Thời Minh Trị:

Đầu Minh Trị: Cuối thế kỷ XIX.

Cuối Minh Trị: Đầu thế kỷ XX.

Thời Taisho: Đầu thế kỷ XX.

Thời Showa:

Đầu Showa: Đầu thế kỷ XX đến giữa thế kỷ XX.

Cuối Showa: Giữa thế kỷ XX.

Thời Heisei: Cuối thế kỷ XX.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Ngày đầu ở Honmaru


"GIỠN CHƠI HAY ĐÙA NHAU VẬY!!!!!!"

- Tsurumaru hét lên."

Tôi nói thật."

- Akane nói.Lúc đó mọi người cực sốc nặng, cả Konnosuke cũng vậy."

E hèm!

Thực ra thì tui cũng biết trước vụ này rồi"- Konnosuke liếc sang chổ khác rồi cười khổ."

Tôi nói với cậu khi nào?"

- Akane nhìn konnosuke chằm chằm."

Oy Konnosuke!!!

Nói dối là hư lắm nha!!"

- Atsushi nói."

IM ĐI!!!"

- Konnosuke xấu hổ quát lên.Mọi người trong Hon đều cười Konnosuke.

Khi Akane nhìn thấy các Đao Sĩ cười, cô bỗng thoáng thấy các gì đó ấm áp trong lòng.

Cô ôm chặt lòng ngực, cảm giác như trái tim cô nó đang đập lại thêm một lần nữa."

Ấm áp quá..."

- Akane nói nhỏ."!?"

- Hasebe.*Ọc...

Ọc...

Ọc...

Ọc*

- Tiếng bao tử của ai đó đang kêu.

"Ya~~~ Ngại quá."

- Taikogane ôm bụng, mặt hơi xấu hổ.

"Cũng tới giờ ăn sáng rồi nhỉ."

- Mitsutada nhìn Taikogane nói.

"Phòng ăn thẳng tiến!!!"

- Namazuo hào hứng.

"Ăn sáng!

Ăn sáng!

Ăn sáng!

Ăn sáng!

Ăn sáng!..."

- Các Tantou đồng thanh nói.

"Đại tướng !!!

Ngài cũng ăn với chúng em luôn nhé!!!"

- Shinano tiến sát tới Akane.

"Oy Shinano!

Em tính 'ăn' ngực của Chủ Nhân thay cho bữa sáng à!!"

- Honebami kéo cổ áo Shinano lại.

"Có sao đâu~~"- Shinano phồng má.

"Chủ Nhân thì có sao đấy."

- Honebami nhìn Shinano nói.

"Không sao đâu.

Đi ăn sáng thôi."

- Akane nói.

Lúc vào phòng ăn, mọi người đều dùng bữa.

Riêng Akane thì vẫn nhìn chằm chằm vào bát cơm của mình.

"Chủ Nhân!

Sao ngài không ăn vậy?

Hay do ngài không thấy đói!?"

- Hasebe hỏi.

"Hay ngài phát hiện trong chén cơm có độc!!!!?"

- Tsurumaru bất ngờ face.

"NÀ NÍ?!!!!!"

Mọi người đều nhìn Yagen với ánh mắt đầy nghi ngờ.

"Yagen!!!

Hãy nói: điều này không phải do em là đi!!!"

- Namazuo đặt 2 tay lên vai Yagen.

"Anh thôi đi, Namazuonii-san!!!

Em không rảnh đến mức ngồi pha thuốc độc để đầu độc ngài ấy đâu!!!"

- Yagen nghiêm túc face.

"Thế sao Chủ Nhân không ăn??

Do tôi nấu không hợp khẩu vị ngài à?"

- Mitsutada nói.

"Etou..."

- Akane ấp úng.

"Dùng đũa...

Như thế nào vậy...?"

- Akane hỏi.

Bầu không khí trở nên tĩnh lặng khi Akane hỏi.

"Ngài...

KHÔNG BIẾT DÙNG ĐŨA Á?!!!!!"

- Tất cả Đao Sĩ bất ngờ face.

"Không còn cách nào khác...

Để em ăn hộ Đại Tướng nhé!!"

- Shinano tiến lại gần Akane và bung đào.

Đằng sau Shinano là sát khí nhà Awataguchi...

"Nè bạn hiền ơi!!!

Chúng ta cùng nói chuyện một chút nhé..."

Thế là ngoại trừ Ichigo, Honebami, Gokotai, Akita, Nakigitsu thì tất cả kiếm nhà Awataguchi kéo Shinano ra ngoài.

"THA CHO TUI ĐI!!!

TUI CHỪA RỒI MÀ!!!!!"

- Shinano khóc.

Mặc cho Shinano gào thét thảm thiết, chúng vẫn cứ kéo Shinano ra ngoài.

Akane lúc này thì đổ giọt mồ hôi.

Akane bò ra cửa nhìn thấy Shinano đang chạy té khói vì bị rượt.

"Nè...

Anh không không quan tâm đến em trai của anh sao."

- Akane đổ giọt mồ hôi quay lại nhìn Ichigo.

"Có sao đâu.

Để tụi nhỏ tập thể dục buổi sáng cũng tốt mà."

- Ichigo húp bát canh.

Cuối cùng Akane phải dùng thìa để ăn sáng.

Giờ là 8h30'.

Một số người thì đã đi nội phiên, còn số người kia đi viễn chinh, dố người còn lại thì việc ai nấy làm.

Akane thì được Hasebe dẫn về phòng.

"Bất cứ khi nào ngài gọi, tôi đều sẵn sàng phục vụ ngài."

Khi nói xong thì Hasebe rời khỏi phòng.

Akene nằm dài xuống, sau đó thì Konnosuke xuất hiện.

*Bóc*

"Buổi sáng đầu tiên ở Hon thế nào."

- Konnosuke nói.

"Không tệ.

Khá vui và ấm áp.

Mọi người đều rất tốt với ta."

- Akane nói.

"Chuyện gì đã xảy ra với cô vậy.

Bỗng nhiên cô trở thành người tốt, khác hẳn với 5 tháng trước."

- Konnosuke nhìn xuống thảm nói.

"Ta không biết!

Chỉ biết rằng gặp một người tự xưng là Kamisama rồi trở thành Người trừng trị.

Rồi có cái phong ấn này."

- Akane giơ cánh tay phải đang gãy lên cao và nhìn nó.

"Toà Án Tối Cao"- Konnosuke ngước mặt lên.

"Toà Án Tối Cao!?"

- Akane giật mình.

"Đó là một tổ chức ngầm trong Hội đồng Saniwa."

- Konnosuke trầm giọng xuống.

"Tổ chức đó có bao nhiêu người ?"

- Akane hỏi.

"3 người."

- Konnosuke nói.

"Hả?!!!!

Một tổ chức mà chỉ trọn vẹn 3 người?!!!"

- Akane bật dậy.

"Và có lẽ cô là người thứ tư đấy."

- Konnosuke nhìn Akane.

"Ta á!?"

- Akane chỉ tay vào mặt mình.

"- Kẻ Phán Xét- Takashi Hiroshima. ( Thẩm phán)

- Kẻ Thấu thị- Kikoyo Minamato. (Chánh án)

- Kẻ Trừng phạt- Akane Akatsuki.

Cuối cùng là Rinne Kayamaki(Chủ toà) và đồng thời cũng là người đứng đầu tổ chức ấy."

"Ngầu thật."

- Akane đơ người.

"Chưa hết đâu.

Tổ chức ngầm đó có thể sánh ngang bằng Thập giới đấy."

- Konnosuke nói.

"Thập giới!?"

-Máu lửa của Akane bắt đầu dâng lên.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Thi tuyển Saniwa


"Vẫn còn hoang tưởng về cái tổ chức ngầm đó à, Konnosuke của bản doanh Sanako."

Một cô gái mặc bộ Kimono từ ngoài hiên bước vào."

Tại sao ngài lại ở đây?!!"

- Konnosuke sững sờ đổ mồ hôi."

Bộ ta không có quyền đến đây à."

- Cô gái vênh mặt nói."

Ý tôi là...

Tôi tưởng người khác sẽ đến cơ...

"- Konnosuke cúi mặt xuống."

Nè nè Konnosuke!!!

Người đó là ai vậy?"

- Akane bò tới thì thầm vào tai Konnosuke."

Đó là một trong những người Thập Giới- Sarako Mayune (sự thật)."

"Nói đủ rồi"- Sarako hạ giọng xuống."

Hôm qua ngươi có gửi đơn nhận Saniwa mới ở bản doanh ngươi phải không!!"

- Sarako ngồi xuống."

Để tôi đi pha tr-""Không cần!!

Ta làm nhanh để còn về."

Akane mới đứng dậy chưa nói dứt câu thì đã bị Sarako chặn họng lại."

Ngươi tên gì?

Họ tên!?"

"Akane!

Akane Akatsuki."

"Màu đỏ và bình minh à!!

Tên đẹp đấy.

Tuổi?"

"Thời Ko-"Akane chưa kịp nói thì bị Konnosuke bịt miệng."

Ko!?"

"Dạ ngài ấy 15 tuổi ạ!!"

- Konnosuke đổ mồ hôi rồi cười khổ."

Đã mất vào ngày nào?"

"Ngày ×× tháng × năm ×××× ạ!!!"

- Konnosuke trả lời."

Ta hỏi con bé chứ có hỏi ngươi đâu!

Sao nhiều chuyện dữ vậy?!"

- Sarako nhìn sang Konnosuke."

Xong rồi!!

Ta về đây!!"

- Sarako đứng dậy đi ra bằng cửa chính."

Xong rồi ạ!!"

- Konnosuke thở phì."

À!!!"

"Dạ!?"

"Đây là phiếu báo danh của Akane.

Ba ngày nữa con bé sẽ thi xem có được làm Saniwa hay không.

Nhớ giữ cẩn thận đấy."

- Nói xong, Sarako đưa cho Konnosuke lá bùa.'Gọi thẳng tên luôn kìa!!!'- Konnosuke và Akane bất ngờ nghĩ trong đầu"Ngài đi thong thả"- Konnosuke tiễn Sarako."

Chuyện gì mà cậu sợ cô ta dữ vậy!?"

- Akane đi lên phòng cùng Konnosuke."

Cô ta là Thập Giới đấy!!!"

- Konnosuke run."

Thập Giới thì đã sao?"

"CÔ KHÔNG HIỂU HẢ!!!!

Chỉ cần cô ta phát hiện linh hồn cô có yêu khí thì bằng mọi giá họ sẽ tìm cách tiêu diệt cô!!!"

- Konnosuke quát lớn.Sarako lúc này đang trên đường trở về Hội đồng Saniwa để báo cáo về Akane."

Con bé đó...

Trong người nó toàn 'mùi máu'.

Liệu thật sự có ổn không khi để nó làm Saniwa tiếp theo?"

- Sarako ngẫm trong đầu.Tại bản doanh Sanako"Chủ nhân!!!

Nghe nói ba ngày nữa ngài sẽ thi tuyển Saniwa ạ??!!!"

- Hasebe lo lắng."

Ukm?!"

- Akane giật mình."

Tôi sợ...

Ngài sẽ...

Không đậ-"*BỐP*

Cái gì đó bay tới đập vào đầu Hasebe.

"TÊN NÀO DÁM NÉM ĐỒ VÀO ĐẦU ÔNG THẾ?!!!!!"

- Hasebe ôm đầu quát lên.

"Oy!

Anh không sao đấy chứ!?"

- Akane hỏi.

"Đừng có mở miệng ra là nói những điều xui xẻo như vậy chứ."

- Một người bí ẩn nào đó nói.

"Ra là cậu à!!!

Mới đến bản doanh thì đừng có ném đồ vào người khác chứ!!!!"

- Hasebe tức tối.

"Em được gọi là Monoyoshi Sadamune!

Bây giờ, cho phép em đem đến vận may cho người nhé?"

- Monoyoshi xuất hiện.

(Nguồn ảnh: Pinterest)"Rất vui được gặp cậu.

Tôi l-"

Akane chưa nói hết câu thì Monoyoshi chạy vào lòng ôm cô.

"Đến ngày thi tuyển, Người hãy mang em theo nhé!!"

- Monoyoshi nói một cảch vui vẻ.

"Thằng nhóc này!!!

Tránh xa Chủ Nhân ra!!!!"

- Hasebe tức tối kéo Monoyoshi ra.

"Cảm ơn lòng tốt của cậu, nhưng tôi không muốn thi tuyển bằng cách chỉ dựa vào may mắn."

- Akane từ chối.

"Tôi về phòng trước đây."

"Hình như em bị Ngài ấy đá rồi thì phải?!"

- Monoyoshi nhìn Hasebe.

"À còn nữa!"

- Akane ngừng lại ở cầu thang.

"May mắn chỉ xảy ra với con người.

Nhưng đối với quỷ nó là điều xui xẻo đấy.

"- Akane quay lại nhìn Monoyoshi.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Trước ngày thi


*BÙNG*

- Một vụ nổ lớn.

"CHUYỆN GÌ VẬY!!!!

ĐÁNH BOOM Hả???!!!!!"

- Tsurumaru hét lên.

"Hình như tiếng nổ đó xuất phát từ sân tập của Chủ Nhân."

- Kashuu nhanh chóng chạy ra.

"Chủ Nhân có sân tập á?!!!!"

- Tsurumaru ngạc nhiên face.

Tối hôm qua:

Akane chuẩn bị đi ngủ thì Konnosuke phát hoảng.

"GIỜ ĐÂU PHẢI LÀ LÚC ĐỂ NGỦ!!!!

CÔ CHỈ CÓ 3 NGÀY ĐỂ LUYỆN TẬP THI TUYỂN CƠ MÀ!!!!!"

"Ôi dào?!

Tưởng chuyện gì lớn lắm.

Ta thừa sức để qua cuộc thi tuyển đó mà."

- Akane mở cửa tủ lấy tấm đệm ngủ ra.

"Ý TÔI KHÔNG PHẢI NHƯ VẬY!!!!"

- Konnosuke la lớn.

"Ồn ào quá!!

Ta đi ngủ đây!!

Muốn làm gì mặc xác cậu."

- Akane tắt đèn.

"Thế cô biết vẽ bùa rồi à?"

- Konnosuke điềm tĩnh lại.

"Chưa!"

- Akane bắt đầu ngủ.

"THẾ DẬY NGAY CHO TÔI!!!!"

- Konnosuke quát thẳng vào mặt Akane.

Akane lẫn tấm đệm bay dính cửa tủ.

"Tôi...đang...ở...phương...trời...nào...vậy...!!!?"

- Đầu óc Akane quay vòng vòng.

"Đi luyện tập thôi!"

- Konnosuke ngậm cổ áo Akane rồi kéo đi.

"Khoan...!!!

Bây giờ á!!!

Nhưng ta mạnh rồi mà"- Akane lưỡng lự.

"Chúng ta không luyện tập để tăng linh lực.

Mà luyện tập để kiềm yêu khí bên trong cô."

- Konnosuke nói.

"Kiềm yêu khí lại ư?!"

- Akane nhìn Konnosuke nói.

"Phải."

"Tính luyện tập ở đâu?"

"Đến nơi rồi sẽ biết."

Hiện tại.

"Chưa được!!!

Yêu khí vẫn còn toả ra rất nhiều!!!"

- Konnosuke nói.

"Chết tiệt!!

Vẫn không được à!!"

- Akane nghiến răng.

"Buổi sáng... tốt lành, Konnosuke."

- Tsurumaru nói.

"Mới sáng sớm đã luyện tập rồi.

Chuẩn bị cho thi tuyển à?!"

- Kashuu nói.

"Sao không luyện tập vẽ bùa trước?"

- Tsuramaru nghiêng đầu thắc mắc.

"Ban đầu tính luyện tập với bùa trước, nhưng không ngờ cơ thể của cô ấy có phản ứng với những lá bùa."

- Konnosuke nói.

"Phản ứng!?"

- Kashuu nói.

"Ukm!

Tay cô ấy bị bỏng khi chạm vào lá bùa.

Mặc dù lá bùa chưa có kí tự trên đó."

- Konnosuke nói.

"Hoả Lam quyền"

*Rầm*

"Trời đất mẹ ơi!!!

Động đất!!

Sự dễ thương của tui sẽ bị huỷ hoại mất!!!"

- Kashuu khóc thét.

"Oto!

Động đất này!!"

- Tsurumaru thích thú.Do quá sợ nên Kashuu chạy mất dép.

Tại phòng Kashuu và Yamatonokami.

"Cậu bị sao vậy!?

Tự nhiên chạy về đây!!"

- Yamatonokami giật bắn.

"QUỶ XUẤT HIỆN RỒI!!!!"

- Kashuu khóc thét.

Trong khi đó, Yamatonokami chả hiểu Kashuu đang nói gì sất.

7:00 a.m

Mọi người đều đã ngủ dậy và sửa soạn chuẩn bị đi ăn sáng.

"Đói quá~!!

Không biết bữa sáng hôm nay sẽ có gì!"

- Aizen than thở.

"Nè nè!!!

Sáng nay cậu có nghe tiếng động rất lớn không!?"

- Hotarumaru chạy lại hỏi Aizen.

"Nhắc mới nhớ!!

Không biết tiếng đó phát ra từ đâu nữa!!"

- Aizen sởn da gà.

Tại sân tập của Akane.

"Đến đây là đủ rồi!

Đến trưa tập tiếp."

- Konnosuke nói.

"Hộc...

Hộc...

Hộc..."

- Akane thở gần đứt hơi.

"Vẫn... chưa...

được...

Hộc... hộc..."

- Akane nghẹn lời.

"Vậy là đủ rồi!!

Cô sẽ vượt quá giới hạn bản thân đấy!!"

- Konnosuke cau mày lại.

"Konnosuke nói đúng đó Đại Tướng."

- Yagen đứng khoanh tay nhìn.

"..."

Sau bữa sáng, Akane đã làm giấc đến tối.

"UWAAAA!!!!"

- Akane la lên.

"Chuyện gì vậy, Chủ Nhân!!!?"

- Hasebe chạy bằng tốc độ bàn thờ lên phòng Akane.

"Bây giờ là mấy giờ rồi!!!"

- Akane cuống lên.

"Dạ!!

8:30 tối?!"

- Hasebe không hiểu mô tê gì đang xảy ra.

"Trễ giờ luyện tập rồi!!!

Chắc con cáo đó nó đang điên lên!!!"

- Akane lay hoay.

Sau đó Akane đã chạy một mạch đến sân tập.

"Xin... lỗi... ta đến... muộn...

Hộc...

Hộc!!!"

- Akane nói.

"Trễ có nhiêu đâu.

Cỡ có 5 tiếng à."

- Konnosuke nhìn Akane rồi nở nụ cười thánh thiện.

"A!"

- Akane giật thót.

"Phạt hít đất 50 vì tội đến trễ!!!!"

- Konnosuke tức lên.

"Chết tiệt!!!!!"

- Akane tức tối.

Dù miệng đang chửi rủa nhưng Akane vẫn phải hít đất.

____________________________



Opening của truyện 🙂)

Song: Gokusaishiki

Vocal: REOL
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Một ngày ở cùng Mikazuki


Hiện giờ là 9:00 p.m, mọi tập trung ở phòng khách để quyết định ai sẽ đi với Akane vào ngài mai ( ngày thi tuyển).

Trước mặc mọi người hiện giờ là một cái hộp chứa những tờ giấy.

Trong đó có 52 tờ, và chỉ có một tờ ghi là được đi.Vậy nên cơ hội đi với Akane chỉ có 1/100."

Làm ơn hãy là mình, làm ơn hãy là mình,...

"- Shinano ngồi niệm chú chà 2 tay vào nhau."

Trông cậu căng quá, Shinano!!!"

- Atsushi đổ giọt mồ hôi."

Bên đây cũng chả khá hơn."

- Yagen vỗ vai Atsushi.Yagen chỉ vào Hasebe.

Hasebe lúc này ngồi niệm "kinh" không khác gì Koutetsu."

ĐÁNG SỢ QUÁ!!!"

- Atsushi giật bắn, sở gai óc.Và kết quả sau khi bốc thăm."

Chúc mừng Mikazuki!!

Ngài là người sẽ đi với Chủ Nhân vào ngài mai!!!"

- Konnosuke bắn pháo giấy."

Hahahaha.

Là ta à."

- Mikazuki cười.Tình trạng của bộ ba bất hạnh trong bản doanh hiện giờ.Hasebe: "Tại sao ông trời lại đối xử với con như vậy!!"

Shinano: "Tại sao ông trời lại tách con khỏi bộ ngực đó chứ."

Akane: "Tại sao ông lại cho tên đáng ghét đó theo con!!"

Bộ ba bất hạnh lủi vô góc ngồi, bầu không khí u ám được giăng lên.Sáng hôm sau, mọi người trong bản doanh đều ra tiễn Akane."

Chủ nhân!

Tóc ngài?!"

- Urashima bất ngờ."

À~~!

Tóc này hả?!

Là tóc giả đấy!

Tôi dùng màu đen cho nó bớt nổi bật""Chị hãy cố gắng lên nhé!!"

- Taikogane cổ vũ."

Chủ...

Nhân...

Ngài phải nhớ giữ gìn... sức khoẻ...

đấy nhé..."

Hasebe nắm tay Akane và bắt đầu khóc."

Cậu là trẻ con mới lên ba hay sao mà mít ước thế!"

- Akane nói nhỏ."

Nếu người chọn em thì có lẽ người sẽ may mắn hơn nhiều"- Monoyoshi thở dài."

Tôi đây dư sức để đậu."

- Akane trả lời lạnh lùng.5 phút trôi qua."

Mikazuki- dono sao lâu vậy?!

Gần sắp đến giờ rồi"Ichigo quay qua quay lại tìm Mikazuki."

Cầu trời cho hắn ở nhà luôn đi."

Akane quay đầu sang chỗ khác trù ẻo."

Mọi người đã đợi lâu."

- Mikazuki xuất hiện.Thấy Mikazuki, Akane đập đầu vào cây cột gần đó."

Tại sao không ở nhà quách cho rồi!!"

- Akane nổi máu nắm chặt tay."

Chủ Nhân!?"

- Mitsutada nói."

Trễ quá đó!"

- Akane hạ giọng xuống."

Ta xin lỗi.

Hahahaha"- Mikazuki lại cười."

Phiếu báo danh có chưa"- Konnosuke hỏi."

Rồi!"

"Khởi động chiều không gian thứ hai."

- Konnosuke nói.

"Chúc hai người thượng lộ bình an!!!"

Đến cổng chính trường thi tuyển:

"Đến nơi rồi!

Vậy tôi đi trước nha!"

- Konnosuke nói.

"Khoan đã!

Đi đâu vậy"- Akane hỏi.

"Đến văn phòng có chút chuyện.

Hai người cứ từ từ tham quan ngôi trường nhé."

- Konnosuke cười.

"Chúng ta đi chứ, Chủ Nhân."

- Mikazuki nhìn Akane rồi mỉm cười.

"Tránh xa ta ra!!!

Đồ ông già!!

Tính bẻ luôn cánh tay còn lại của ta à!!

"- Akane cau mặt lại.

"Ta nào đâu có.

Không tin thì nhìn vào mắt ta xem."

- Mikazuki nắm tay Akane đặt lên mặt mình.

"Nè nè!

Hai người kia đang tình tứ với nhau kìa!!"

"Đâu?!

Đâu!?"

"Ở đằng kia kìa!"

Tiếng thì thầm xôn xao nháo nhào.

Akane vô tình thấy hết liền giật tay lại rồi chạy cách Mikazuki 5 mét, chỉ tay vào Mikazuki nói:

"Giữ khoảng này từ giờ cho đến cuối ngày, rõ chưa!!!"

- Akane quát.

"Ta không nghe Ngài nói gì hết."

- Mikazuki giả vờ.

"Im đi!!!

Đừng có bắt chuyện với ta nữa"

Nói xong, Akane quay đầu bỏ đi một mạch không nhìn lại.

Mặc cho Mikazuki đứng đó.

Trong lúc đang đi thì Akane vô tình đụng chúng phải một người nào đó.

"Xin lỗi tôi vô ý qu-"

"Ặc"

Chưa kịp nói hết câu thì Akane nhìn lên thấy Mikazuki.

"Tại sao ông già lại ở đây!!!"

- Akane bất ngờ trong lòng.

"Ngài không sao chứ!?"

- Mikazuki chìa tay ra.

"A rế?!!

Hình như không là Mikazuki của Sanako!!"

- Akane nghĩ trong đầu.

____________________________

Ending của truyện 🙂)



Song: Yoi Yoi Konkon

Vocal: REOL
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Người bạn mới!?


"Ngài không sao chứ!?"

Ngước nhìn lên là một Mikazuki khác, hiền hậu hơn Mikazuki của Sanako."

Oy!!!

Mika- chan!!!

Tìm thấy tóc giả của ta chưa!!"

Giọng nói của một thiếu nữ đang đi tới."

A_!

Chủ Nhân!"

- Mikazuki quay đầu lại nhìn."

Chết dở có người!!!

Đi thôi Mika- chan!!!"

- Cô gái ấy nhanh chóng nắm tay Mikazuki chạy.Akane vẫn còn đơ người vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Cùng lúc Konnosuke chạy đến."

Cô đang làm gì ở đây thế!!!

Nhang lên đi trễ giờ rồi kìa!!!"

- Konnosuke hoảng."

Ban nãy có-""Lẹ lên!!!"

Akane chưa kịp dứt lời thì bị Konnosuke ngậm tay áo kéo đi."

Trên phiếu báo danh đó có ghi khu vực dự thi của cô đấy!!!

Nhớ giữ cho cẩn thận!!

Mất là lạc luôn đấy"- Konnosuke vừa chạy vừa nói."

Ừ!!"

"À phải rồi!!

Mikazuki đâu!??"

- Konnosuke hỏi."

Không biết!"

- Akane trả lời lạnh lùng."

Cô đúng là...- Thôi!!

Để lát nữa tìm sau!"

Sau khi kéo Akane đi hết hành lang này đến hành lang khác.

Thì Konnosuke dừng lại trước một cách cửa."

Đến nơi rồi.

Đây là phòng của cô!!

Sau khi thi tuyển vòng 1, thì tối cô sẽ qua đêm ở đây."

"Phòng ta!?

Qua đêm!?

Ta tưởng chỉ thi trọn vẹn trong ngày hôm nay thôi chứ?!!!"

"Ai nói với cô thế.

Tổng cộng có 7 vòng thi.

Mỗi ngày là một vòng thi.

Nhưng mỗi ngày chỉ có 2 Saniwa thi thôi.

Khu vực thi tuyển của cô có 16 Saniwa tập sự- tính luôn cả cô.

Vậy nên cô sẽ ở đây khoảng 3 tuần."

- Konnosuke giải thích cặn kẽ."

Hả?!!!!!!!"

- Akane cực kì ngạc nhiên."

Chi phí ăn uống, may mặc đều do hội đồng lo hết, nên cô đừng lo."

"AI QUAN TÂM ĐẾN MẤY THỨ ĐÓ!!!

MÀ 3 TUẦN LÀ SAO????!!!!!

HƠN NỬA THÁNG MỚI ĐƯỢC VỀ!!!"

- Akane quát lớn.Trong lúc Akane quát Konnosuke thì 1 cô gái mở cửa phòng ra mắng:"ỒN ÀO QUÁ!!

BIẾT ĐỨNG TRƯỚC CỬA PHÒNG NGƯỜI KHÁC CÃI NHAU LÀ BẤT LỊCH SỰ LẮM KHÔNG!!!!"

"Tóc bạch kim!?"

- Akane mở to mắt."

Bỏ mẹ!!!

Quên lấy áo khoác trùm lại rồi!!!"

- Cô gái luống cuống."

Nè!!!

Cậu là-""CÔ ĐỪNG NÓI NỮA!!!

TÔI BIẾT MÀU TÓC CỦA TÔI NÓ RẤT XẤU!!!

ĐẾN CHẾT NÓ CŨNG KHÔNG ĐỔI MÀU!!!"

Akane chưa kịp nói xong thì cô gái tóc bạch kim ấy đã hét thẳng vào mặt Akane."

Tôi đã nói gì đâu!

Tự cậu khai ra hết ấy chứ!"

- Akane để mặt tỉnh bơ.Cô gái ấy đỏ mặt lên và bắt đầu xấu hổ."

Chắc Ngài là bạn cùng phòng với Chủ Nhân tôi phải không!"

- Konnosuke chen ngang cuộc đối thoại của cả hai."

Bạn cùng phòng!?"

- Akane nhìn Konnosuke."

Vậy từ nay xin hãy giúp đỡ Chủ Nhân của chúng tôi nhé.

Vậy tôi đi trước đây."

- Konnosuke cười thật tươi sau đó chạy đi."

Lại đi nữa à..."

- Akane thở dài."

Chúng ta vào thôi!"

- Cô gái ấy nói."

À phải rồi!

Cậu tên gì vậy?"

- Akane hỏi."

Kukiko!

Không có họ."

"Tuyết à~~!"

- Akane ngẫm nghĩ."

Cậu ra đời trước năm 1883 (3) ư !?"

"Ừ!"

"Tôi là Akane Akatsuki, rất vui được gặp cậu."

- Akane nói."

Vậy tôi gọi cậu là A- chan, được không!?"

- Kukiko nói."

Tự gọi lại tên tôi luôn à!

Mà thôi kệ."

"Vậy!

Rất vui được gặp cậu A- chan!"

- Kukiko vui tươi nói."

Mà cậu thi khu nào vậy, A- chan!?"

- Kukiko hỏi."

Ờm...

Thì cậu... biết đó...!

Tôi... không biết đọc chữ... trong phiếu báo danh..."

-Akane quay sang chỗ khác gãi đầu."

Cậu không được đi học à?

A- chan?!"

- Kukiko nghiêng đầu."

Cũng có thể là nói như vậy.

"- Akane đổ giọt mồ hôi."

Cũng không trách cậu được.

Để tôi đọc hộ cho."

- Kukiko lấy phiếu báo danh của Akane.

"Cảm...ơn...cậu..."

- Akane ngại ngùng.

"Để xem nào!"

Bí danh: 098

Hưởng dương: 15 (tuổi)









Khu vực thi: B5_乂

"May quá!!

Chúng ta không thi chung khu vực."

- Kukiko mừng rỡ.

"Sao lại may?"

- Akane thắc mắc.

"Vì tôi thi khu D3_乂"

"Mỗi khu chỉ chọn một người trở thành Saniwa."

- Kukiko nói.

"Tháng này có 320 người mất.

Nên hội đồng sẽ chia thành 4 khu vực: A, B, C, D.

Mỗi khu được chia thành 5 khu vực nhỏ-"

Trong lúc Kukiko đang giải thích thì đầu của Akane đã bốc khói vì không hiểu gì hết.

"Này!!

Cậu không sao chứ?!!"

- Kukiko lắc Akane cực mạnh.

"Để tôi hoạt động não lại đã.

Cái gì mà 320 rồi abczy rồi 5 khu gì gì đó..."

- Akane ôm đầu vắt óc hình dung ra.

"ÔI TRỜI ƠI!!!

KHÔNG THÔNG ĐƯỢC TÍ NÀO HẾT!!!"

- Akane ức chế hét lên.

"Dù sao thì chúng ta thay đồ đi điểm danh thôi"- Kukiko dỗ Akane về.

Tối hôm đó, Akane đã thi đỗ vòng 1 về trước Kukiko và làm một giấc ngon lành.

Sau 1 tiếng thì Kukiko trở về.

"Oải... quá...!!!

Quản lí cũng ác thật.

Bắt đi do thám tận 19 tiếng.

Mà dù sao cũng đạt rồi.

Không biết A- chan có đạt không nữa!?"

- Kukiko đi trên hành lang độc thoại một mình.

"Mình nghe nói khu B5_乂 hôm nay bị bắt đi đánh quái cả mấy trận, mặc dù chỉ là chỉ là mô phỏng.

Nhưng mình lo cho cậu ấy quá!!"

- Kukiko chạy nhanh về phòng.

"Tôi về rồi!!!

A- chan cậu có-"

"Khò... khò... khò... khò..."

Kukiko lo lắng xông vào phòng, chưa kịp nói hết câu thì đã nghe tiếng ngáy "bé nhỏ" của Akane.

Kukiko đơ người ra.

"Tướng ngủ xấu chưa kìa!

Coi bộ cậu ấy cũng đạt rồi nhỉ!"

- Kukiko cạn lời face.

"Tránh...xa...tôi...ra...

Đồ...ông...già"- Akane nói mớ.

*Chú thích(3):

- Trước cải cách Minh Trị, 80% dân số Nhật không có họ.

Kể từ những năm 1883, để tiện việc quản lý, mỗi người dân bắt buộc phải tự chọn và đăng ký họ cho riêng mình.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
Ngày nghỉ của Akane Akatsuki và Kukiko


Sáng hôm sau, Kukiko là người dậy sớm nhất.

Vì thấy Akane ngủ ngon nên Kukiko không gọi Akane dậy.

Nhưng Kukiko không để ý rằng khi ngủ Akane thường đưa cơ thể vào trạng thái "tự do", nên Akane toả ra yêu khí nồng nặc.Nhưng vì linh lực còn ở mức thấp nên Kukiko không cảm nhận được lượng yêu khí khủng đó."

A- chan ngủ ngon quá!

Chắc phải tự ăn sáng một mình rồi."

- Kukiko vui vẻ đi ra khỏi phòng.3 tiếng sau thì Akane mới chịu dậy nhờ ánh sáng mặt trời chíu vào mặt.

Lúc dậy thì luống cuống vì tưởng trễ giờ thi tuyển:"Uwaaaaaa!!!!

Lại ngủ quên rồi!!!!!!!"

Sau đó, Akane sửa soạn bằng tốc độ bàn thờ.

Trong lúc Akane đang thay đồ thì cách cửa tự động mở ra, nhưng người mở cửa không phải là Kukiko.

Và thật bất ngờ:"Chủ Nhân!!?

Ngài có ở trong đây không!!?"

"Ông...

Ông già?!!!!"

Mắt chạm mắt.

Mikazuki nhanh chóng đóng cửa lại."

Ta...

Ta chưa... thấy... cái áo ngực màu đen nào hết!!!"

- Mikazuki la toáng lên.Và một lúc sau"Ta thành thật xin lỗi ngài!!!

Vì tưởng đây là phòng của Chủ Nhân ta- Kukiko nên ta mới...!!!"

"Kukiko?!!!

Chắc cậu ấy đi ăn sáng rồi!!"

"Ngài quen Chủ Nhân ta à?!

""Bạn cùng phòng thì đúng hơn."

Trong lúc Mikazuki và Akane đang nói chuyện thì Kukiko đi vào."

A- chan!!

Tôi mang đồ ăn sáng lên cho cậu này!!!"

- Kukiko đẩy cửa vào."

A!!!

Mika- chan!!!"

"Chủ Nhân!!"

Cả hai rất vui khi tìm được nhau.

Thấy họ vui nên Akane cũng cười, mặc dù cô không biết mình đang cười cái gì."

Mika- chan!?"

- Akane tự ngẫm."

A~~!!!

Cậu là Chủ Nhân của Mikazuki mà tôi vô tình đụng phải hồi hôm qua đúng không?!!"

- Akane ngạc nhiên."

Không lẽ cậu là..."

- Kukiko cũng ngạc nhiên theo."

Ôi trời ơi!!

Không ngờ tụi mình lại có duyên với nhau như thế!!"

Kukiko vui sướng ôm chặt Akane."

À!

Phải rồi?!

Hôm qua cậu tìm tóc giả chi vậy?"

- Akane nói.Kukiko không nói gì cả.

Akane thấy mình đã chạm vào nỗi đau của Kukiko nên xin lỗi."

Nếu sợ thì cũng không cần nói ra đâ-""Vì tôi muốn che đi mái tóc bạch kim này.

Vì nó mà tôi chưa từng hạnh phúc."

Akane chưa kịp nói hết câu thì Kukiko cuối mặt xuống cắt ngang lời Akane."

Cậu ấy...

Giống mình quá."

- Akane ngẫm trong đầu."

Màu tóc này...

Không phải sinh ra đã có."

- Kukiko nói."

Chủ Nhân!!!

Ngài đừng cố làm đau chính bản thân nữa mình!!"

- Mikazuki lo lắng."

Nè cậu là bạn tôi phải không?!"

- Kukiko nhìn Akane với ánh mắt đầy hi vọng."

Ừm""Vậy thì hứa từ nay về sau, cả 2 chúng ta không ai được bỏ ai hết nhé!!"

- Kukiko dụi nước mắt."

Tôi hứa."

"Chúng ta nghéo tay nhé!"

- Kukiko cười."

Ờ!!"

- Akane cũng vui lây."

Vì chúng ta đã là bạn, nên tôi sẽ kể cậu cho cậu về quá khứ của tôi!!"

- Kukiko nói."

Chủ Nhân!

Liệu cô ấy có đáng tin không?!!!"

- Mikazuki lo lắng lần nữa."

Mika- chan!!

Đã là bạn bè thì phải tin nhau chứ!!!"

- Kukiko cuối mặt xuống."

Không phải chính ngài đã nói như vậy sao."

- Kukiko ngước lên nhìn Mikazuki rồi mỉm cười thật tươi.Sau đó, Kukiko đã kể về quá khứ của mình cho Akane nghe:Lúc còn nhỏ, tóc của Kukiko màu đen.

Ba của Kukiko là một thợ rèn, chỉ là một thợ rèn bình thường, danh tiếng cũng không nổi cho lắm, nhưng những thanh takana ông rèn đều rất bền và sắt bén.Vì lí do nào đó mà đến tối ngày hôm ấy, cuộc sống của Kukiko đã thay đổi.

Ba mẹ cô ngày nào cũng cãi với nhau.

Vì quá bực tức, nên ba Kukiko đã vô tình giết vợ mình bằng một thanh takana trong nhà.

Vì Kukiko đã chứng kiến tất cả, do không muốn bị giam trong ngục tối nên ba của Kukiko đã tra tấn cô ở trong hầm để cho cô mãi mãi im miệng.Vì hằng ngày Kukiko đều bị tra tấn, nên khiến tóc cô trở nên màu trắng bạch.

Khi cô bỏ trốn là lúc vào mùa đông, tuyết lạnh giá như đang ăn vào từng lớp da thịt của cô.

Thi thể cô được người ta phát hiện trong lớp tuyết dày.

Còn ba Kukiko thì mất tích.Sau khi nghe câu chuyện của Kukiko thì Akane run người.

Run người không phải do sợ và là hiểu được nỗi đau của Kukiko."

Quá khứ của tôi...

Nó ghê tởm lắm đúng không!"

- Kukiko nghiến răng.Mỗi lần nhắc đến quá khứ của bản thân thì tim của Kukiko thắt lại."

Cậu thật mạnh mẽ!

Ai cũng từng có quá khứ không hạnh phúc.

Họ đều tự tìm cái chết cho mình.

Nhưng cậu thì lại khác, cậu có ý chí rất kiên cường, vượt qua giới hạn bản thân, chiến đấu đến hơi thở cuối cùng "- Akane nhìn Kukiko rồi an ủi."

Cậu không ghét tôi sao?!"

- Kukiko ngạc nhiên."

Tôi tức thay cho cậu quá!!!!!"

- Akane nổi máu."

Ể?!!"

"Nếu mà quay lại được thời đó thì tôi đánh ông ta, đấm vào mặt ông, rồi đá ông ta để cho ổng biết thế nào là lễ độ."

- Akane vừa nói vừa đấm tứ phía."

Ahahahaha!!"

- Kukiko cười."

Cảm ơn cậu nhiều lắm"- Kukiko mỉm cười.
 
||•Touken Ranbu•|| Kẻ Lãnh Đạo Binh Đoàn Thoái Sử Quân
"Đồng xu hai mặt"


Vậy là qua bao nhiêu vòng thi, Akane và Kukiko đều vượt qua và đỗ.

Đến ngày thi tuyển vòng 6, đó là một buổi sáng đẹp trời, Akane cùng Kukiko xuống sảnh để thưởng thức bữa sáng.

Trong lúc đi có nhiều người xì xào về Kukiko."

Ê!

Nhỏ kia tóc nó màu trắng!"

"Chắc là nhuộm rồi!"

"Nhưng tóc nó trắng đến chân tóc luôn kìa!!

Không lí nào là nhuộm được!"

"Cơ mà nhìn dị dị sao sao ý!

Nên tránh xa thì tốt hơn!

Tội nghiệp cho cô bạn đi theo nó!

Chắc cũng bị ghét lây."

Kukiko nghe được những lời nói đó như hàng trăm lưỡi dao đâm thẳng vào tim.

Rồi cô nhìn sang Akane."

A-""Mặc kệ nó đi!

Cậu nghe những đứa đó nói chỉ tổ bẩn tai.

Thà bị điếc còn hơn nghe đám miệng còn hôi sữa đó lăng mạ."

Kukiko chưa kịp nói gì hết thì Akane đã an ủi cô.

Mặc dù lời nói của Akane ban nãy nó không hề có cảm xúc nhưng nó chứa đựng đầy ý nghĩa đối với Kukiko.Trong lúc cả hai đang ăn sáng vui vẻ thì từ đâu có một cô gái đang đi đến bàn ăn của Akane và Kukiko."

Mình ngồi ăn ở đây được không, hết bàn mất r-!"

"Mới có 7:30 mà hết bàn cái gì!!!"

Cô gái đó hỏi chưa xong thì Akane cắt ngang lời cô nói."

A- chan!

Cho cậu ấy ngồi chung thì có sao đâu!"

- Kukiko nhìn Akane."..."

"Cảm ơn các cậu nhiều lắm!"

- Cô gái đó nhìn cả hai cười.Sau đó cô ấy liền ngồi sát bên cạnh Kukiko khiến Akane hơi ghen tị."

Nè các cậu tên gì vậy!?"

- Cô gái hỏi."

Tớ là Kukiko!

Còn cậu kia là A- cha-, à không Akane Akatsuki."

"Tên các cậu đẹp quá!!

Tớ là Aki Watanuki!

Rất vui được gặp làm quen với các cậu!"

- Aki cười với Kukiko.Cả ba đã cùng ăn sáng với nhau và đã cùng nói chuyện vui vẻ, đúng hơn là chỉ có Kukiko và Aki nói còn Akane thì vẫn cứ giữ im lặng cho đến khi."

Nè nè!

Kukiko- san!

Tại sao tóc cậu màu trắng vậy?"

- Aki hỏi."

Đó không phải chuyện của cậu, đừng có soi mói Watanuki- san!"

- Akane liếc nhìn Aki."

Tôi ăn xong rồi!

Đi trước đây!"

- Akane lạnh lùng bỏ đi."

Khoan đã!

A- chan!"

- Kukiko níu kéo."

Đi mất rồi!

Tớ đã làm gì không đúng với cậu ấy à!"

- Aki nhìn Kukiko bằng ánh mắt sắp khóc."

Cậu không làm gì sai hết"- Kukiko vỗ vai Aki rồi lắc đầu."

Để tớ đi nói chuyện với A- chan!"

- Kukiko lập tức đuổi theo Akane.Kukiko chạy khắp hành lang để tìm Akane nhưng không thấy.

Rồi đột nhiên Akane xuất hiện đằng sau Kukiko."

Cậu tìm tôi có việc gì à!"

- Akane tựa vào bức tường."

Cậu đây rồi!

A- chan!!!"

- Kukiko tức giận tiến tới Akane."

Sáng nay cậu cư xử lạ lắm đó!!!

A- chan!!!"

"Tôi làm vậy vì lo lắng cho cậu thôi!!!

Chứ tôi có muốn thế đâu!!!!"

"Tôi biết cậu lo lắng cho tôi!!

Nhưng cậu phải để ý đến cảm xúc của Watanuki- san chứ!!!"

"THẾ CẬU CÓ HIỂU ĐƯỢC CẢM GIÁC KHI MẤT ĐI NGƯỜI BẠN THÂN DUY NHẤT KHÔNG!!!!!!"

Akane cuối mặt xuống, tay nắm chặt, hai hàm răng nghiến lại.Cuộc cãi vã bỗng chốc im lặng, khi Akane ngước nhìn lên và thấy Kukiko rơi lệ."

Xin lỗi!

Tôi cố ý làm cậu sợ đâ-!"

Akane chưa nói xong thì Kukiko đã bỏ chạy với hai hàng nước mắt trên mi.

Trong lúc đó, có người lấp ló đứng sau bức tường cười vui vẻ."

Kế hoạch phá tan bức tường tình bạn...

Thành công mĩ mãn.

Akane!

Giờ cô là mục tiêu của tôi!!!"

- Người bí ẩn đó lấy tờ giấy thông tin của Akane ra xem."

Muốn đánh nhau thì phải tìm hiểu đối thủ chứ nhỉ!!

Akane Akatsuki!!!"

- Aki hạ giọng xuống nói rồi cười man rợ.
 
Back
Top Bottom