Siêu Nhiên Đồng nhân HxH: Yêu Thương Của Bóng Tối

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
161668358-256-k882613.jpg

Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Tác giả: Yuna1908
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Nera- không có họ, cũng chẳng có gia đình.

Lớn lên trong cô nhi viện, bạn bè ức hiếp, nhóm người lớn ngoảnh mặt làm ngơ.

Dần dần sinh ra một kẻ khác và cô bị chính kẻ đó thôn phệ, một bản ngã có tính cách ác liệt, tàn nhẫn và biến chất.

'Cô' đã làm nhiều điều không tưởng, thử qua vô số việc độc ác, cũng đã giết rất nhiều người.

Khi bị tai nạn giao thông do người quen cũ cố ý, cô không chết mà đi đến một thế giới khác- Một nơi giết chóc mà kẻ yếu sẽ vong mạng.

Khi những kẻ nằm trong bóng tối lại trở thành những kẻ đứng ngoài sáng.

Nực cười!

Cho dù có như thế đi chăng nữa thì cũng đừng quên nơi sinh ra bản thân ngươi...là bóng tối vĩnh hằng.

--------
"Tokisaki Kurumi là một kẻ điên khó hiểu, chẳng ai hiểu cô ta nghĩ gì và làm gì"
"Kurumi-chan, quả táo nhỏ ơi, ngươi đang ở đâu?"

----
"Cái hào quang thánh thiện đó của ngươi gợi lên ham muốn sâu thẳm nhất của ta.

Đó là xé rách nó"
---------------
OOC nhân vật, ném đá nhẹ tay thôi mọi người ơi Tags: fanfictionfeitanhaihuochisokamorrowhxhtinhcamtokisakikurumiđồngnhân​
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 1: Những kẻ cố ý


Nera đang ngồi trên sofa ở trong căn nhà, trên tay là một con dao găm mà cô đặt qua mạng.

Lưỡi dao ánh lên những tia sáng lạnh lẽo, Nera dùng lưỡi dao cứa trên lòng bàn tay với vẻ thích thú.

Lập tức máu theo miệng vết cứa tuôn ra nhỏ giọt xuốn đất.

Cô nhìn chằm chằm vào những giọt máu đang chảy xuống đất ấy, rồi liếm miệng vết thương.

Mùi vị tanh tanh và mùi sắt tràn ngập trong miệng, có vẻ Nera đang cảm nhận chính vị máu của mình vậy."

Nera, lại tự làm mình bị thương nữa à?"

Cánh cửa mở ra, người bạn của Nera, Lali đang bước vào, nhìn thấy lòng bàn tay của Nera thì giở giọng trách cứ."

Vị vẫn như trước" Nera chậm rãi nói."

Có gì vui khi tự tổn thương bản thân à" Lali cầm một dải băng cùng thuốc sát trùng đi đến chỗ của Nera, cô ấy xử lí vết rạch rồi băng có cẩn thận lại.

"Cảm giác rất thú vị, cơn đau khiến mình rất thích thú.

Mặc dù vị máu vẫn như trước không khác gì" Nera ôm má, nụ cười sởn gai ốc xuất hiện trên khuôn mặt của cô.

Lali ngồi đó chỉ biết thở dài, bạn của cô rất thích làm bản thân bị thương hay tổn thương một ai đó.

Nera từng chém một tên côn đồ rất nhiều nhát khiến hắn tử vong tại chỗ và cô đã chứng kiến việc đó.

Nó là nỗi ám ảnh tâm lí đối với Lali."

Cậu nghĩ mình có nên mua thêm một con dao găm nữa không nhỉ, xài sẽ rất thuận tiện đấy" Nera lại cầm con dao lên vỗ vỗ lên mặt của Lali khiến cô ấy hơi căng thẳng.

"Mình nghĩ là không cần thiết đâu, cậu đã có hơn 10 con dao trong phòng rồi đấy""Vậy thôi" Nera phồng má để con dao xuống bàn rồi đi vào phòng, cô cầm ra một cái túi xách đeo lên vai đi ra ngoài."

Không biết cậu ấy lại làm gì nữa đây" Lali thở ra, nếu con dao lúc nãy hơi sơ ý một chút thì trên mặt của Lali đã có vết cắt rồi.

Cô ấy chỉ biết thở dài.Nera hiện tại đang chuẩn bị đi mua một số đồ hộp ở siêu thị.

Đang đi thì có một nhóm người va vào cô, họ không thèm xin lỗi mà còn quay lại chửi mắng, Nera nhận ra bọn họ từng là bạn học chung ở lớp võ Judo.

Và có lẽ bọn họ cũng nhận ra cô nên nhanh chóng bỏ đi, cô cũng không thèm để ý mà tiếp tục đi đến ngã tư đường.

Hiện tại là đèn đỏ nên Nera phải chờ một lúc, bỗng cô cảm giác có một lực nào đó đẩy mình về phía trước.

Cùng lúc đó chiếc xe tải lao tới đụng trúng cô.Hiện tại Nera cảm thấy rất đau, cực kì đau.

Những tiếng gọi ồn ào vang lên bên tai của cô, những hình ảnh lờ mờ xuất hiện trước mắt cô, và đôi mắt dần dần khép lại."

Hihi..."
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 2: Lựa chọn, thân thể mới


"Đau quá, cái lũ chết tiệt đó" Nera mở đôi mắt ra một cách khó khăn, thân thể đau nhức khắp nơi.

Hình ảnh cô thấy lúc trước chính là nhóm người mà cô đã gặp, trên mặt họ là nụ cười khinh thị rất quen thuộc với cô, và chắc chắn rằng việc cô bị đẩy ra đường chính là do bọn họ.

Bất chấp thân thể đau nhức mà đứng dậyBây giờ nhìn kĩ lại, nơi cô đang đứng là một khoảng không, bầu trời xanh trong và mây dao động liên tục.

Dưới chân là một biển nước xanh trong vắt như gương."

Hihi, xin chào bạn-người kế thừa""Ai?

Ra mặt đi"Nera nhìn xung quanh không có một bóng người nào hết, cô hô lên trong không trung."

Được thôi"Giọng nói ấy lại tiếp tục vang lên, xuất hiện trước mắt Nera là một cô gái rất xinh đẹp, mái tóc đen óng cột hai bên, một bên ngắn và một bên dài.

Mắt phải của cô gái màu đỏ như máu nhưng mắt trái lại là một cái đồng hồ với số la mã, nó có màu vàng trong suốt.

Nera nghĩ rằng đó là lens mắt của cô ấy nhưng khi thấy những cây kim hoạt động thì cô nghĩ nó là hàng thật.

Cô gái ấy mặc một cái váy gothic đỏ cam và đen xen kẽ với nhau, màu đỏ cam trên chiếc váy ánh lên rất nổi bật.

Đôi găng tay màu đen viền đỏ, cổ áo rời màu đen, trên đầu cô gái là một cái băng đô lớn cùng màu với chiếc váy.

Nhìn cô gái ấy như là một gothic lolita đầy lịch thiệp vậy."

Cô là ai?"

Nera đề phòng nhìn cô gái."

Tôi là bạn, và bạn là tôi"Cô gái ấy che miệng cười khẽ.Nera nhìn cô gái ấy, cô thấy cô gái ấy khá giống mình, nhưng mắt của Nera là màu xanh lá nhạt, cũng không có một bộ ngực khủng như vậy."

Ara ara, quên giới thiệu mất.

Tôi là Tokisaki Kurumi- Tinh Linh của thời gian"Kurumi hạ thấp một chân và nâng váy chào như một tiểu thư quý tộc, cô ấy nâng tay định chạm vào khuôn mặt của Nera nhưng cô lại lùi về sau một chút khiến bàn tay của Kurumi bắt vào không khí.

" Nera, tên của tôi" Cô nói"Nera?

Là một cái tên đẹp nhỉ"Kurumi cười, bàn tay thu trở về."

Bạn nhìn rất giống tôi đấy, như chị em vậy.

Thú vị quá"Kurumi cười, nhưng lần này nụ cười rất đáng sợ, đôi mắt mở to ánh lên tia sáng đỏ cùng nụ cười khát máu đã khiến Nera hoảng hốt.

Nhận ra người trước mặt đang hoảng sợ, Kurumi thu lại nụ cười ấy khiến tâm trạng của Nera hạ xuống."

Cô nói cô là một Tinh Linh, nhưng tôi không có ấn tượng gì về tên gọi này""Tôi là một Tinh Linh, một Tinh Linh chi phối thời gian cùng với thiên thần của tôi, và bạn sẽ trở thành một Tinh Linh.

Bởi vì bạn là người thừa kế của tôi, sở hữu mọi thứ năng lực của thời gian từ tôi."

Kurumi đột nhiên xuất hiện phía sau lưng Nera khiến cô giật mình lùi lại đằng sau.

Người thừa kế?

Cô không hiểu."

Cô nói tôi là người thừa kế của cô là sao, việc này quá hoang đường""Bạn sẽ trở thành người thừa kế của tôi, tôi đã lựa chọn bạn.

Bởi vì tôi đã chết rồi, tôi muốn bạn kế thừa những điều tuyệt vời từ thiên thần của tôi- Zafkiel.

Bạn sẽ chấp nhận sự truyền thừa chứ?"

Kurumi giơ tay lên không trung, một cái đồng hồ cực lớn xuất hiện sau lưng cô ấy, xung quanh đồng hồ có những vòng tròn di chuyển như muốn vặn xoắn không khí.

Trên mặt đồng hồ là hai cây súng cổ màu đồng nâu ánh đỏ rất tinh tế gồm: cây súng dài và cây súng ngắn.

Cây súng dài tượng trưng cho kim phút, cây súng ngắn tượng trưng cho kim giờ, phía sau hai khẩu súng là những bánh răng lớn nhỏ đang chuyển động.Nera choáng ngợp vì sự to lớn và có cảm giác hơi áp lực đến từ thứ gọi là thiên thần- Zafkiel của Kurumi."

Thật tuyệt vời đúng không, bạn sẽ có nó nếu bạn chấp nhận kế thừa của tôi.

Bạn đồng ý chứ?"

Kurumi lấy khẩu súng ngắn xuống từ Zafkiel, vuốt nhẹ thân súng rồi nhìn Nera, cô ấy trông như hỏi ý kiến nhưng bên trong lời nói không có một chút gì gọi là cho Nera lựa chọn cả.

Mà chính bản thân của Nera cũng không dám cự tuyệt vì biết rằng nếu làm vậy thì cô sẽ được tặng một viên đạn ghim vào đầu mất."

Được, tôi đồng ý"Nera đưa ra quyết định cuối cùng, chính là đồng ý."

Hihi, bạn thật là thông minh, trông bạn rất là dễ thương đấy"Kurumi áp sát vào người của Nera, dùng tay ôm cô vào người của Kurumi.

Khi buông ra thì Kurumi lại nở nụ cười được xem là dịu dàng, bước cách Nera một khoảng.

Lấy nốt khẩu súng còn lại từ Zafkiel cầm trên tay cùng với khẩu súng ngắn giơ lên không trung, điểm ở giữa khoảng cách từ số 12 đến 1 của mặt đồng hồ.

Một thứ màu đen đặc quánh chui ra từ khoảng cách ấy rơi vào bên trong họng súng ngắn."

Zafkiel--" Kurumi chĩ thẳng họng súng vào Nera, cô hoảng hốt chưa kịp phản ứng thìĐoàng!Viên đạn đen từ họng súng bay tới ghim thẳng vào đầu Nera, lực bắn khiến cho Nera bật ngược ra đằng sau một khoảng."

Thật ra tôi chẳng muốn nhường tất cả mọi thứ tôi sở hữu cho bạn đâu, nhưng tôi đã chết rồi, nếu để mọi thứ theo tôi tan biến thì thật đáng tiếc.

Tôi chọn bạn vì bạn khá giống tôi từ ngoại hình đến tính cách, cố gắng chống lại tôi khi có thể nhé.

Nếu không tôi có thể giết bạn đấy, Nera-san""Kihihihihi!!"

Kurumi nói sau khi Nera đã bất tỉnh, cô lấy từ trong người ra một viên tinh thể không rõ đặt vào tim của Nera.

Khuôn mặt của Kurumi bắt đầu vặn vẹo, nụ cười tận mang tai và đôi đồng tử mở to hết cỡ mang đầy sát khí ấy khiến cho người rét lạnh tận con tim, nụ cười ấy vang vọng trong khoảng không và trống vắng...Kẻ được chọn, là số phậnKhông thể thoát khỏiLạ thayLà kẻ thiện ác khó phân rõ...
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 3: Sự biến mất


Nera mở mắt ra, khung cảnh vẫn là một bầu trời thanh tịnh và mặt biển xanh.

Cô ngồi dậy, nhìn thấy không xa đó chính là Kurumi đang thảnh thơi chơi đùa với hai khẩu súng.

Khi thấy Nera tỉnh lại thì Kurumi đi lại gần cô khiến cô nhích lùi ra đằng sau để kéo dài khoảng cách."

Ara ara, bạn ngủ khá lâu đấy, tôi chờ đến buồn chán a"Kurumi ngồi xổm xuống đất nhìn khuôn mặt sợ hãi của Nera mà cười phá lên."

Bạn cảm thấy gì không?"

Nera nghe Kurumi nói như vầy liền xem xét lại cơ thể, cô cảm giác trong cơ thể tràn đầy năng lượng không rõ nguồn gốc.

Hơn nữa ngoại hình cô đã thay đổi, khi nhìn xuống mặt nước thì cô có vẻ cao hơn, da trắng và mịn như lụa vậy.

Mái tóc ngắn ngang vai bây giờ đã rất dài, đôi mắt có màu đỏ và vàng y hệt như Kurumi."

Hả"Nera nhìn vùng bụng mình có một cái hình xăm lạ, nó có hình dạng là một bánh răng màu xám bạc, có hai thanh kiếm lưỡi mảnh chồng lên bánh răng theo hình chữ thập.Kurumi đi vòng xung quanh Nera và phát hiện thêm một cái hình xăm khác ở vai trái, không phải là bánh răng mà là một đôi cánh đảo ngược, bên phải màu trắng và bên trái màu đen.

Có một vòng tròn được những hình thoi đen nối lại bao bọc đôi cánh.

Hình xăm này không lớn, chỉ 5cm."

Bạn có đến hai hình xăm, ngạc nhiên thật.

Mặc dù tôi không biết tại sao chúng xuất hiện nhưng chúng có lẽ sẽ không làm hại bạn trong một thời gian"Kurumi chưa bao giờ gặp trường hợp này, chính bản thân cô khi sở hữu tinh thể Shephira cũng không có những hình xăm như vậy.

Kurumi nghi ngờ rằng những hình xăm này đã có sẵn trên cơ thể của Nera trước khi nhân được tinh thể Shephira nhưng nhìn vẻ mặt của Nera không giống như biết bản thân có hình xăm."

Cô chắc điều này chứ, tôi thấy chúng rất kì lạ"Nera hơi khó tin nhìn Kurumi, cô không dễ dàng tin kẻ đã bắn đạn vào mình."

Tôi không chắc lắm về điều này"Kurumi nói."

Hãy để việc này qua một bên, tôi sẽ tập luyện sức mạnh cho bạn, để làm quen với tốc độ và sức tấn công""Hãy cố mà chống đỡ, nếu không tôi có thể sẽ giết bạn đấy.

Và bây giờ hãy sử dụng Thần Uy Linh Trang"Kurumi hướng dẫn cho Nera cách gọi ra Linh Trang, Thần Uy Linh Trang của họ là Elohim, việc gọi ra Thần Uy Linh Trang khiến Nera có cảm giác không quen lắm, nó trông rất khó di chuyển nhưng cô lại cảm giác nó rất là nhẹ, không cản trở hoạt động của cơ thể.

Giống như có một lớp phòng vệ trên người cô vậy."

Elohim sẽ bảo vệ bạn trong mỗi trận chiến, những đòn tấn công bình thường sẽ không thể làm bạn bị thương trừ phi bọn chúng có thể dùng những năng lượng đặc biệt để tấn công.

Tôi sẽ không chỉ cho bạn cách sử dụng Zafkiel ngay bây giờ vì nếu sử dụng một viên đạn từ nó bạn có thể trả giá bằng mạng sống đấy""Bắt đầu thôi"Kurumi gọi ra những bản sao y hệt mình bao vây Nera lại, những bản sao ấy có suy nghĩ của riêng họ nên Nera bị choáng váng bởi những câu hỏi của họ."

Ôi thật là giống 'tôi' quá đi""Thật dễ thương""Muốn nếm thử cô quá""hihihihi!!"...Cô rất hoang mang, vì bọn họ quá giống nhau nên không thể nhận ra ai là Kurumi thật hết.

Cả đám 'Kurumi' xông về phía cô với tốc độ rất nhanh.

Một trong số đó lao tới dùng chân đá vào người của Nera, cô theo bản năng dùng tay chắn lại.

Lực đá khiến cô văng ra xa, cảm giác đau đớn từ hai cánh tay kích thích Nera.

Cô điên cuồng lao vào giữa đám 'Kurumi' mà tấn công, nhưng vì quá đông và lực đánh không đủ dẫn đến việc Nera đuối sức là điều chắc chắn.Kurumi nhìn cuộc hỗn chiến ấy mà cười thú vị, Nera rất giống cô ấy, nếu huấn luyện và dạy bảo tốt thì chắc chắn Nera sẽ là một kẻ mạnh.

Nhưng cô có chút gì đó không nỡ.Mình đã bắt đầu yếu đuối như thế rồi sao?Kurumi tự hỏi bản thân mình, từ lúc vụ cá cược của cô và Shido kết thúc thì có lẽ trái tim cô đã mềm yếu.

Trước giờ cô ấy chỉ yêu lấy bản thân mình, nói là ích kỷ cũng được, nhưng khi nghe kể về Shido...Đó là chàng trai có mái tóc màu xanh biển đậm, đôi mắt màu nâu.

Dù không quá nổi bật nhưng chàng trai lại có nụ cười rất rạng rỡ.

Kurumi lúc đầu chỉ muốn hấp thụ được Shido, nhưng trải qua nhiều chuyện thì có lẽ Kurumi đã yêu cậu ta.

Việc cá cược giữa hai người đã thành công khiến Kurumi nhận ra được thứ tình cảm của mình... nhưng có lẽ bây giờ cô ấy không gặp lại được người mình yêu nữa..."

Hộc...Hộc"Tiếng thở gấp gáp vang lên, Kurumi nhận ra rằng cái người mà bị những 'Kurumi' tập luyện đang nằm thoi thóp ở đó với cơ thể bầm dập và Thần Uy Linh Trang đã biến mất từ khi nào."

Ara ara suýt quên mất, Zafkiel—Dalet!"

Kurumi gọi ra Zafkiel, cầm hai khẩu súng chỉ lên mặt đồng hồ điểm vào số IV, dòng chảy đen đặc quánh ấy tuôn vào họng súng ngắn.

Kurumi chỉ vào trán của Nera bóp cò, viên đạn bay xuyên qua người của cô nhưng thật kì lạ.

Những vết thương trên người Nera biến mất như chưa bao giờ xảy ra việc đánh nhau như khi nãy.Nera tỉnh lại, nhìn thấy cơ thể hoàn hảo không tổn hao gì, cô thấy Kurumi đứng gần mình thì biết việc này do cô ta làm nên không còn ngạc nhiên."

Đó là..."

"Dalet- một trong của Zafkiel những viên đạn, có khả năng quay ngược thời gian của đối tượng bị bắn"Kurumi mỉm cười, cho các 'Kurumi' rút đi, chỉ còn lại Nera và cô ta."

Sẵn đây tôi sẽ giới thiệu về những viên đạn của Zafkiel cho bạn biết, để tiện sau nãy sử dụng"Kurumi chỉ vào lần lượt các số La Mã trên mặt đồng hồ."

Aleph:tăng tốc độ của đối tượng bị bắn.Bet:làm chậm đối tượng bị bắn, trái ngược với Aleph....Yub Bet:Gửi đối tượng bị bắn quay về quá khứ."

Kurumi nói, Nera nhận ra rằng nếu muốn sử dụng được Thiên Thần này thì phải tự bắn vào bản thân.

Cô không thích cái cảm giác đó đâu.Kurumi cùng Nera có nhiều thời gian rất thú vị.

Kurumi huấn luyện cho Nera cách gọi Thần Uy Linh Trang nhanh chóng, cách nâng cao sức mạnh thể chất và sức tấn công vật lí bằng những trận đánh bầm dập.

Lúc không sử dụng Thần Uy Linh Trang, Nera nhận ra những sát thương mà bản thân dính phải rất lớn so với khi mặc Linh Trang, nghĩa là những sát thương hay đòn tấn công bằng vũ khí thường thì chính cơ thể cô sẽ phải gánh chịu.

Và Kurumi tập luyện cho cô để khắc phục nhược điểm này, tuy rằng bằng cách rất bạo lực nhưng rất có hiệu quả.

Dần dần cô có thể làm quen được với hai trạng thái: bình thường và trạng thái tinh linh.

Bên trong cơ thể của Nera cũng hình thành những năng lượng mà Kurumi gọi đó là linh lực.Kurumi dạy Nera một ngôn ngữ rất lạ, Nera xem nó như ngôn ngữ ngoài hành tinh vậy, toàn là những kí hiệu ngôn ngữ rất kì quái.

Ngoài ra thì các bộ môn khác nữa, cô không muốn làm một tiểu thư khuê các đâu a.

Thi thoảng lại nghe tiếng la mắng, điển hình như:"Cái này không phải, thêm hai nét nữa""Sao cô ngốc vậy, khuỵu chân 450 so với mặt đất, cười tự nhiên vào.

Nhẹ nhàng một tí""Sang trái đi cái cô ngốc nghếch này, thẳng người lên""Cầm kiếm cho chắc, đâm về phía trước mạnh lên""Tại sao cô lại ngốc đến như thế chứ?"...

Kurumi từ một cô gái quý tộc, một tinh linh nguy hiểm nhất với cái tên Nightmare bây giờ trở thành một quý cô bảo mẫu nóng tính hay mắng chửi người khác, nạn nhân đó chính là Nera của chúng ta.

Thời gian trôi qua, nói dài thì không dài nói ngắn cũng không ngắn, những thứ mà Kurumi biết đã truyền lại cho Nera hết.

Biểu hiện của cô ta vài hôm trước rất lạ, như đang hối tiếc điều gì đó."

Cô đang lo lắng gì à?"

Nera không nhịn được hỏi Kurumi."

Thời gian của tôi đã hết rồi..."

Kurumi nhìn bàn tay đang bắt đầu mờ dần của mình, cười chua chát.

Không ngờ cô ta lại có ngày hôm nay, tất cả trôi qua rất nhanh.

Tất cả kỉ niệm rất đáng quý giá..."

Cô đừng nói thế, sẽ có cách mà"Nera lo lắng, Kurumi là người đầu tiên cô gặp sau khi chết đi, cô không muốn lại mất đi cô ta."

Chút thời gian còn lại, tôi cho cô vậy"Kurumi truyền vào người cô những dòng chảy đen đặc, cảm giác lạnh người rùng mình ấy bao trùm cả người Nera.

Con mắt đồng hồ của Nera đang quay rất nhanh chóng khiến tinh thần cô hơi rối loạn."

Này, nếu cô làm như vậy thì sẽ..."

"Không sao, khi tôi chết hoàn toàn thì những thời gian tôi hấp thụ được cũng sẽ bắt đầu biến mất, vì thế tôi sẽ cho cô tất cả"Kurumi không để Nera nói dứt câu, cô ấy cười vuốt nhẹ lên mái tóc của cô.

Mái tóc đen huyền bí mềm mại."

Tôi..."

Nera chợt thấy sóng mũi cay cay, từng giọt nước mắt rơi xuống."khóc cái gì, tôi là cô và cô cũng chính là tôi."

Kurumi nhìn con người đang khóc sướt mướt ấy mà thở dài, việc này cũng sẽ xảy ra dù sớm hay muộn, cô cũng chấp nhận số phận mà thôi."

Thời gian tôi đưa cho cô đủ cho cô xài những viên đạn của Zafkiel vài lần, còn lại thì cô phải tập trung hấp thu tất cả thời gian sự sống của con người.

Đừng yếu đuối, khi cô sở hữu thiên thần và trở thành tinh linh thì cô đã không còn đường lui nữa.

Tàn nhẫn cũng được, độc ác cũng được.

Chỉ cần cô còn sống thì tất cả sẽ còn, nhưng khi chết đi sẽ không có gì hết"Cơ thể của Kurumi bắt đầu tan ra thành những hạt sáng vàng bay lên không trung."

Không, đừng đi"Nera cầm lấy bàn tay của Kurumi giữ chặt lại."

Đừng trẻ con thế""Có lẽ cô nên dùng Yub, những điều cô thắc mắc cô sẽ tìm thấy""Từ nay, danh hiệu Nightmare sẽ thuộc về cô, Nera"Cơ thể của Kurumi hoàn toàn tan biến, trước khi biến mất cô ấy đã nở nụ cười tươi, một nụ cười từ tận đáy lòng mình.

Nera quỳ sụp xuống đất, nước mắt thi nhau tuông xuống, mọi cảm giác vui buồn lẫn lộn được thể hiện ra.

Cô cảm thấy nặng trĩu cả người, cơ thể bắt đầu chìm xuống biển nước.

Đôi mắt nhắm lại.....Nera bật người dậy, cảnh vật xung quanh đã thay đổi, cô đang nằm trong hang động gần con suối lớn.

Cô đứng dậy đi ra gần bờ sông, chạm tay vào dòng nước lạnh lẽo ấy.

Nó phản chiếu lại hình ảnh của cô, khuôn mặt cô rất giống Kurumi như chị em vậy.

Cô nhớ ra Kurumi đã nói cô nên dùng viên đạn Yub một cách nhanh chóng."

Zafkiel—Yub"Nera gọi Zafkiel ra, nạp đạn ở con số X rồi tự bắn vào đầu của mình.Từng hình ảnh như một cuốn phim chậm trôi qua trước mắt của Nera, về một Kurumi trước kia.

Một tiểu thư nhà Tokisaki danh giá trở thành một Tinh Linh nguy hiểm, những tính cách khác nhau,.v.v..

Cô nhìn thấy Kurumi đang học ngôn ngữ mà cô từng gọi là ngôn ngữ ngoài hành tinh ấy, hóa ra cô ấy học cũng không dễ dàng.

Thế mà cứ mắng cô hoài.Kí ức kết thúc, Nera cũng biết những thứ mình cần biết.

Cô sẽ cố gắng mạnh lên, cái tên Tokisaki Kurumi và danh hiệu Nighmare từ nay sẽ thuộc sở hữu của cô.

Cuộc đời của cô sẽ mở ra trang mới.
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 4: Kẻ cần giúp đỡ


Từ nay Nera sẽ được gọi bằng Kurumi Kurumi đang ngồi thẫn thờ bên bờ sông, đã năm ngày trôi qua từ lúc cô tỉnh dậy.

Ngoài việc săn bắt động vật làm nguồn thức ăn và nghỉ ngơi thì cô không làm gì cả.

Thỉnh thoảng gọi ra các bản sao của mình, các 'Kurumi' cũng khá thân thiện với cô, họ sở hữu tính cách của Kurumi đã chết ở mọi thời gian khác nhau.

Và gần đây nhiều bản sao đã có tính cách giống cô, cũng coi như là tin tốt.

Các 'Kurumi' phân tán khắp nơi đem về nhều thông tin hữu ích.

Khu rừng này là một khu rừng bí ẩn, dường như không có quá nhiều người có thể đặt chân tới đây.

Động vật phần lớn khá hung bạo, bằng chứng là cô mới bị một con heo rừng tấn công vào hai hôm trước, và nó đã trở thành bữa ăn của Kurumi.

Thực vật có khá nhiều thảo dược quý, một số loại độc tính mạnh khác."

Xin chào kẻ lạ mặt"Một giọng nói vang lên khiến Kurumi ngồi thẫn thờ tỉnh hồn lại, đề cao cảnh giác."

Ai?'"Ta không có ý làm hại cô"Giọng nói ấy vang lên, cô nhận ra đây là một giọng nữ.'Có kẻ nào muốn làm hại ngươi mà nói cho ngươi biết không?'Đó là suy nghĩ của Kurumi vào hiện tại.

Cô nâng cao giọng lên nói với giọng nói đó:"Ra mặt đi, không cần phải ẩn giấu""Thật là một cô gái thẳng tính"Một bóng dáng bước ra từ trong bóng tối, Kurumi ngỡ ngàng nhìn cô gái trước mặt, mái tóc dài màu xám khói ánh kim.

Bộ trang phụ màu xanh lá non để lộ đôi chân trần trắng nõn, trên đùi cô gái đó là một cái vòng đính bướm xanh cùng dải lụa dài cùng màu.

Trên mái tóc xám là một khóm hoa nhuyễn và cánh bướm xanh ánh lên những sắc xanh nhẹ nhàng.

Khuôn mặt tinh xảo với đôi mắt xanh bầu trời mùa thu, trên môi hồng là một nụ cười nhẹ nhàng.

Trông cô ta như một thiên sứ của nơi này vậy."

Cô là ai"Kurumi vẫn tiếp tục hỏi, trực tiếp bỏ qua sự kinh ngạc về nhan sắc của cô gái."

Ta là kẻ bảo vệ nơi này, Dena là tên của ta.

Có thể gọi ta là một tinh linh"Dena cười nhẹ nhàng, những con bướm từ đâu bay đến vây quanh cô ấy."

Một tinh linh?

Không thể nào"Kurumi bác bỏ lời nói của Dena, cô chắc rằng trong kí ức không có khái niệm về một tinh linh nào khác ở thế giới này ngoài cô."

Cô không tin thì cũng không sao, cô cũng là một phần của bọn ta-những tinh linh khác"Dena không có vẻ gì là tức giận khi Kurumi nói như thế, cô ấy nói với phía sau mình:"Ra đi hai người, nhìn đủ chưa"Phía sau của Dena xuất hiện hai người khác.

Một cô gái tóc màu xám xoăn lọn với bộ trang phục màu trắng họa tiết hoa hồng bằng chỉ bạc, viền áo và váy là những đóa hoa hồng đỏ, trên đầu cô gái cũng có một chiếc cài hoa hồng nhỏ nhắn tinh xảo và đôi giày cao gót đỏ.Trái với cô gái đầy hoa hồng thì người đứng bên cạnh có một mái tóc vàng xoăn cột hai bên được cố định bằng hai đóa hoa ly trắng.

Chiếc váy màu hồng phấn cực kì dễ thương và tinh tế.

Đôi giày màu phấn hồng buộc dây cao đến đầu gối, đôi mắt vàng dịu dàng trong sáng, nụ cười dễ thương, làn da trắng sứ cùng với chiều cao ba mét bẻ đôi thì nhìn cô gái như một lolita đầy ngọt ngào vậy."

Rốt cục các người tìm tôi để làm gì?"

Kurumi rút súng đã nạp sẵn đạn ra chỉa thẳng vào ba người họ."

Bọn ta không phải đến để gây chiến"Cô gái hoa hồng nói."

Tôi tìm đến cô để yêu cầu một sự giúp đỡ'Cô gái lolita lên tiếng, giọng nói như mật ấy cực kì quyến rũ đôi tai người nghe."

Giúp đỡ?

Việc gì"Kurumi hạ súng xuống, hỏi"Cô giúp tôi bảo vệ một cậu bé tên là Gon Frecss, được không?"

Cô gái ấy nói."

Dựa vào đâu tôi phải bảo vệ một thằng nhóc mà bản thân không biết chứ, quá là hoang đường nhỉ"Kurumi cười khinh thường."

Tôi xin cô, cậu bé ấy rất quan trọng nhưng cậu ta quá thật thà và ngây thơ.

Thằng bé sẽ gặp nguy hiểm vào một ngày không xa.

Xin cô hãy bảo vệ nó"Đôi mắt vàng ấy tràn đầy lo âu và phiền muộn khiến Kurumi hơi mềm lòng."

Ray, cô không cần làm quá lên như vậy"Cô gái hoa hồng ấy lên tiếng."

Được thôi, tôi sẽ đáp ứng bảo vệ thằng nhóc đó.

Tên của cô là gì?'Kurumi cất khẩu súng vào bóng của mình, chấp nhận làm người bảo hộ."

Tôi là Ray, còn người đứng cạnh tôi là Hakimi.

Cả hai chúng tôi đều là tinh linh"Ray tiến lại gần Kurumi, rồi đưa cho cô một cuốn sách bìa xanh lam viền bạc tỏa ra khí tức cổ xưa."

Nếu cô là một tinh linh thì sao không đích thân bảo vệ thằng nhóc ấy, Ray?"

Kurumi nhận lấy cuốn sách, hiếu kì nhìn Ray."

Tôi không thể rời khỏi nơi đó, cũng không thể ở cạnh những đứa trẻ của vận mệnh.

Vậy nên tôi chỉ có thể nhờ cậy cô mà thôi"Ray cười khổ, bởi vì chính bản thân cô ấy là kẻ canh giữ số phận, người canh giữ vận mệnh là một người khác.

Nhưng suy cho cùng bọn họ không được rời khỏi nơi đó hoặc đến gần những người đã được quyết định bởi vận mệnh và số phận."

Được rồi, tôi sẽ nhận lời ủy thác, nhưng trước hết tôi phải biết thằng bé ở đâu"Kurumi nói."

Cô hãy đến kì thi Hunter, cô sẽ gặp được nó"Ray nói."

Việc đưa hai người đến gặp tinh linh không thuộc quản giới là một điều không nên, hai người mau trở về nhanh nhất có thể nếu không sẽ gặp nguy hiểm đấy"Dena đứng một bên từ nãy đến giờ đã lên tiếng."

Được, nhưng bọn tôi cần nói những điều cần thiết"Ray nói với Dena."

Cô sẽ được Dena đưa ra khỏi khu rừng, nhưng hãy cẩn thận một số thứ""Hãy cẩn thận với Nữ Hoàng Đêm và cận thần của bà ta-Cô Gái Đêm Trăng, nếu dính phải hai người đó thì cô sẽ gặp rắc rối với bữa tiệc của bà ta đấy"Hakimi nói, hình như cô ấy không ưa bữa tiệc của Nữ hoàng lắm."

Nữ Hoàng Đêm rất thích tiệc tùng, bà ta thường sai những con dơi đi đưa thiệp mời đến mọi sinh vật kể cả con người, cô không trốn được đâu bởi vì mùi của cô sẽ bị những con dơi đánh dấu"Ray nói, có vẻ hai người này đã tham gia nó.

Kurumi hiểu được một phần nào: đừng để bị mời, nếu không sẽ phải tham gia bữa tiệc."

Đừng đi ra đường vào đêm không trăng và đêm trăng tròn, khả năng gặp hai người đó rất cao đấy, hãy cẩn thận"Dena cũng bỏ thêm lời nhắc nhở."

Hãy cẩn thận, bởi vì nhiều tinh linh sẽ đến tìm cô-một trong số ít những tinh linh không nằm quản giới của nơi đó, để giao thiepj hay chiến đấu thì tùy trường hợp"Ray nắm lấy tay của Kurumi, nói rất chân thành."

Được rồi, tôi sẽ chú ý"Kurumi hứa với Ray để cô ấy bớt nói thêm nữa."

Được rồi, đàn bướm sẽ đưa cô ra khỏi khu rừng, cô có thể làm gì tùy thích bên ngoài lãnh địa của tôi, giết người hay việc gì cũng đc.

Đi về phía bắc thì cô sẽ được một chuyến tàu đưa đến kì thi Hunter"Dena gọi một đàn bướm đến vây quanh người Kurumi rồi dẫn cô đi."

Này Ray, quyết định này cô chắc chắn chứ?"

Hakimi trò chuyện với Ray và Dena trong tâm trí."

Ừm, chỉ có cô ấy mới giúp được thôi""Nhưng quanh cô ta là năng lượng của bóng tối, cô ta còn có thể thao túng thời gian, chắc cô cũng đã thấy khi quan sát cô gái đó mà"Dena nói, cô ấy rất khó hiểu với quyết định của người bạn Ray của mình."

Tôi tin tưởng cô ấy, trực giác của tôi nói thế, tôi sẽ tin tưởng cô ấy dù có chuyện gì"Ray quả quyết với những gì mình đã làm."

Tôi cũng ngạc nhiên vì còn có kẻ thứ ba có năng lực điều khiển thời gian ngoài hai người đàn bà đó, thậm chí sở hữu những năng lực của bọn người đó nữa.

Thật khó tin mà"Hakimi nói."

Nhưng nó còn nhiều khiếm khuyết lớn, trong cuốn sổ tôi đưa cho cô ấy có rất nhiều thông tin cùng các chiêu thức tấn công bằng thời gian mà tôi đã sao chép từ cuốn sách của Gemma và Sarah, cả hai bọn họ sẽ không biết gì đâu"Ray cười híp mắt, tinh nghịch nói."

Cô gian xảo quá rồi đó Ray"Dena cốc vào trán của Ray khiến cô ấy kêu oai oái.Mọi chuyện trông cậy vào cô hết đấy, Tokisaki Kurumi- kẻ điều khiển thời gian, kẻ mà số phận cho thêm một cơ hội thay đổi...
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 5: Mục tiêu xuất hiện


"Rốt cục là phải nơi nào?"

Kurumi bất lực trước hoàn cảnh của mình, nghe theo lời của Dena đi về phía bắc và kết cục là: lạc đường.

Đứng trong một thị trấn khá lớn Kurumi chỉ biết cười khổ, cô trở về hình dạng con người rồi bước vào thị trấn.Ngồi vào một góc của một quán café ở trung tâm của cái thị trấn, cô ngồi rảnh rỗi lôi cuốn sách mà Ray đã đưa cho cô ra để đọc, thật ngạc nhiên là cuốn sách này nói về vùng đất tinh linh nơi mà con người không biết đến.Người đứng đầu vùng đất là Nữ hoàng tinh linh, một người rất bí ẩn.

Mọi hành tung của bà ta không có ai biết rõ cả.

Kế đến là bảy trưởng lão, những tinh linh mạnh mẽ và lí trí có đủ khả năng chi phối tất cả.

Ngoài ra thì còn rất nhiều thứ nữa rất thú vị."

Đói quá"Kurumi than vãn, dù đã ăn một cái bánh dâu và một cốc cà phê sữa nhưng vẫn không dịu được cơn đói, giống như nó phát ra từ sâu trong tâm hồn vậy.

Nó thèm khát một nguồn năng lượng có thể lấp đầy nó-nguồn năng lượng của thời gian và sự sống."

Thời Thực Chi Thành"Kurumi bất đắc dĩ sử dụng thứ này để thỏa mãn cơn đói.

Một màng đen tím xuất hiện dưới chân Kurumi và có xu hướng lan rộng ra rất nhanh, chẳng mấy chốc màng đen ấy bao phủ toàn bộ thị trấn.

Người dân trong thị trấn gục ngã, sự mệt mỏi chiếm lĩnh cơ thể họ.

Thời gian sống của người dân đang bị rút cạn đi một cách nhanh chóng.

Kurumi cảm thấy một dòng năng lượng đang tuôn chảy trong người, cô cảm thấy mình mạnh mẽ hơn bao giờ hết."

Thì ra phải dùng thời gian để thỏa mãn cơn đói sao, nhưng có vẻ mình làm hơi lố rồi thì phải"Nhìn xung quanh không còn ai sống sót, cô nhận ra mình đã quá tay tiêu diệt một thị trấn để thỏa mãn bản thân.

Mặc dù hơi áy náy nhưng cô nhanh chóng quên đi chúng và bắt đầu đi khám phá, tiện thể chôm lấy vài túi tiền.

Đây không phải là một hành động mà một quý cô nên làm nhưng hiện tại Kurumi không có một xu dính túi, với lại nếu lúc nãy mà không dùng Thời Thực Chi Thành thì buộc cô phải trả tiền cho những thứ mình ăn."

Ara ara, ở đây có bản đồ à, ngạc nhiên ghê"Kurumi nhìn thấy một tấm bản đồ trong một cửa hàng nọ liền lấy để xem, thì ra cô đã đi chệt hướng về phía Đông Bắc.

Xem ra cần phải mất một chặng đường dài nữa để đến địa điểm thi Hunter, thật phiền phức mà!Cô rời khỏi thị trấn, đi theo hướng bản đồ chỉ dẫn về phía Bắc, mất khoảng 1 ngày.

Trong khoảng thời gian đó cô đã lấy một vài ngôi làng bổ sung thời gian cho bản thân, vì cô linh cảm mình sẽ mất nhiều lượng thời gian cho cái cuộc thi đó.

Kurumi không biết rằng quả thật sau này bản thân sẽ tốn cực nhiều lượng thời gian và không có sự rảnh rỗi mà đi thu thập thời gian.Đi trọn một ngày, đến sáng hôm sau thì cuối cùng Kurumi đã đến được một thành phố cảng nằm ở phía Bắc, nơi mà có vài con tàu chở những thứ sinh dự thi Hunter đến địa điểm dự thi.

Cô chọn đại một con tàu và lên đó, mọi người cùng thủy thủ đoàn đều nhìn cô với ánh mắt khác lạ, những ánh mắt khiếp sợ và say mê khiến cho Kurumi rất khó chịu, thật muốn móc những con mắt đó ra quá.Thuyền trưởng là một lão già lùn có cái mũi đỏ, sắc mặc cà lơ phất phơ không để ý sự đời.

Ngoài ra có một cậu bé tóc đen dựng đứng, mắt nâu và một bộ đồ xanh lá, cậu bé đó mang trên vai là một cái ba lô và một chiếc cần câu đang đứng bên mạn tàu.

Kurumi không quá chú ý đến cậu nhóc, đi thẳng vào khoang trong và ngồi nghỉ ngơi sau cuộc hành trình dài một ngày của bản thân, cô không thể ngược đãi thân thể được đâu.

Bỗng cô cảm giác hơi nước trong không khí tăng đột ngột, có lẽ sẽ là một cơn bão.

Quả đúng là như vậy, những cơn sóng cao vút và gió mạnh thổi, con tàu lắc lư qua lại khiến cho những con người trong khoang nháo nhào lên lộn xộn khắp nơi, nhiều khi còn va trúng vào cô nữa chứ.Kurumi bực mình, muốn giết sạch những tên lộn xộn ở đây, cô vô tình phát hiện có hai người khác biệt ở đây.

Một cậu bé với mái tóc vàng và đôi mắt xám xinh đẹp, chiếc áo khoác màu xanh nhiều họa tiết sặc sỡ.

Cách đó không xa là một người đàn ông cao gầy nhìn như đã 30 tuổi, bộ vest mà xanh và một vali đen kẻ sọc đỏ ngồi lấy táo mà ăn, xui cho anh ta đó là một trái táo xanh chát.

Trông có vẻ hai người này không để ý tới xung quanh, chỉ tập trung vào công việc của mình thôi.

Kurumi cũng thấy hơi lạ nhưng có một tiếng động khiến cô dời sự chú ý.Cậu bé áo xanh ấy đi vào, trên tay thì có thảo dược đã nghiền nát và sau lưng là một chàng trai đi theo vào.

Họ giúp đỡ những người bị say sóng nằm dưới sàn một cách tận tâm, Kurumi thấy như thế thầm nghĩ cậu bé này quá lương thiện, sẽ khó mà tồn tại."

Các người đi theo tôi"Lão thuyền trưởng đứng ở lối ra vào hô lên trông có vẻ hào hứng.

Kurumi đứng dậy đi ra ngoài sau cùng, thuyền trưởng dẫn họ lên khoang lái có không gian sáng sủa."

Hãy giới thiệu bản thân đi, vì sao lại muốn trở thành hunter"Lão thuyền trưởng nói."

Kurapika, tôi muốn trở thành một Hunter để báo thù cho tộc Kurta, tôi muốn lấy lại đôi mắt của đồng tộc từ băng Ryodan"Kurapika tự giới thiệu về bản thân và lí do trở thành Hunter, ánh mắt của cậu ta hiện lên sự thù hận sâu sắc đối với từ Ryodan và xuất hiện những ánh đỏ.'Heh!

Báo thù sao, sát tâm mãnh liệt thật nhỉ'Kurumi nhìn Kurapika, cậu ta có ý chí quyết tâm rất kiên định.

Theo đánh giá của cô thì con người này sẽ trở thành một Hunter tài giỏi đầy hiểu biết."

Thì ra cậu muốn trở thành Huter săn thưởng sao, nhưng băng Ryodan là một băng nhóm cấp A đấy, nhiều Hunter đã ko trở về khi cố gắng tiêu diệt bọn chúng"Lão thuyền trưởng hút một điếu thuốc, có vẻ rất mong đợi."

Đó là quyết tâm của tôi""Được rồi, người tiếp theo""Tôi là Leorio, tôi muốn trở thành Hunter để kiếm được thật nhiều tiền và có cuộc sống nhàn hạ"Người đàn ông mặc vest xanh đẩy kính mình lên, tự giới thiệu.'Người này khá thực dụng'Đó là đánh giá tổng thể của cô về Leorio."

Cháu là Gon Frecss, lí do trở thành Hunter là vì cha cháu là một Hunter tài ba.

Cháu muốn được giống như ông ấy"Cậu bé Gon có vẻ háo hức khi nói về cha mình, ánh mắt trong vắt ấy thành công thu hút Kurumi.'Cậu nhóc là người mà Ray nhờ bảo hộ sao, quả đúng như lời cô ấy nói.

Ngây thơ trong sáng, cũng khá dễ thương đấy chứ'Kurumi ngạc nhiên khi cậu bé ấy là người cô cần bảo vệ, vì cô không ngờ cậu nhóc lại nhỏ tuổi đến thế.

Nhìn Gon cỡ 12 tuổi vậy mà đã đi thi cuộc thi Hunter, trong khi đó lúc cô mới 12 tuổi thì chỉ ngồi ở nhà ngơ ngẩn thôi, haizz."

Còn cô, cô vì sao muốn thi Hunter?"

Thuyền trưởng nhìn cô bé trước mặt mình, không ngờ một cô gái trông giống như một tiểu thư nhà giàu lại đi đến cuộc thi tàn nhẫn này."

Tokisaki Kurumi là tên của tôi, tôi đến kì thi này vì một lời hứa sẽ bảo vệ một người"Kurumi hơi khụy gối chào rất đúng mực, giọng nói nhẹ nhàng và lịch sự khiến người ta liên tưởng đến một quý cô kiêu sa xinh đẹp.

Kurapika nhìn chằm chằm vào cô, cậu nghĩ rằng Kurumi là một tiểu thư danh giá của một nhà nào đó, nhưng cậu cảm thấy cô gái này có một cái gì đó rất nguy hiểm.

Bản năng mách bảo cậu rằng hãy đề phòng người con gái này và hãy giữ khoảng cách."

Ừm, một lời hứa sao?

Thú vị đấy"Lão thuyền trưởng vuốt vuốt cằm, xem ra cô gái này không đơn giản như vẻ ngoài.Sau đó một cuộc cãi vả xảy ra giữa Kurapika và Leorio, họ đi ra ngoài với tâm trạng không tốt, trên tay Leorio còn có một con dao găm nữa.

Gon nhanh chóng đi theo họ hòng ngăn cản, cô cũng thấy thú vị nên đi theo xem bọn họ sẽ giải quyết như thế nào.

Bên ngoài trời mưa gió mạnh, con tàu không ổn định cứ chao đảo, Kurumi không muốn bị ướt nên đứng khuất một bên xem sao.

Cô bỗng nhìn thấy đằng xa là một cái vòi rồng lớn đang di chuyển lại đây, những thuyền viên đang cố gắng giữ dây.

Một thủy thủ bị thổi xuống biển, một bóng xanh xuất hiện lao xuống túm lấy cậu ta, đó là Gon.

Kurapika và Leorio buông vũ khí đến nắm chân cậu bé, Kurumi cũng dùng một bóng nắm giữ Gon mà kéo lên."

Oa, đôi tay hồi nãy là của chị sao?"

Gon sau khi được kéo lên thì chạy sang chỗ Kurumi, lúc nãy cậu thấy đôi tay đấy thu về của của cô nên hiếu kì chạy sang."

Một năng lực đặc biệt của tôi, tôi có thể điều khiển các bàn tay bóng"Kurumi nhìn Gon, trông có vẻ cậu bé rất háo hức."

Tuyệt ghê, em lần đầu thấy năng lực này đấy"Gon ngạc nhiên."

Quá khen rồi, nhóc Gon"Được khen ai mà chả thích, Kurumi cũng không ngoại lệ.

Cô xoa đầu của cậu nhóc, mái tóc của Gon rất ngộ.

Nó dựng thẳng lên và không bao giờ xẹp xuống.Thuyền thoát khỏi vòi rồng, cả đoàn nghỉ ngơi cho đến sáng thì thuyền cập bến.

Gon, Kurapika và Leorio lập thành một nhóm đồng hành, họ còn đề nghị cô đi cùng và tất nhiên cô đồng ý.

Leorio hào hứng vì có người đẹp trong nhóm, Gon cũng vui vẻ và Kurapika có vẻ hơi đề phòng và giữ khoảng cách với cô nhưng không sao, cô không quá để tâm.

Cô chỉ giữ lời hứa mà bảo vệ mục tiêu – Gon...Một bước hành trình, không hối hậnMở ra trang mới cho tương laiCon đường Bỉ Ngạn cùng xương máuAi chờ ai, chờ đợi ai?
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 6: 406! Mở đầu cuộc thi


Cả bốn người đã bước qua được cửa ải của bà lão nọ, hiện tại thì họ đang trên đường đến cây thông lớn, trời cũng đã tối mà vẫn chưa đến được địa điểm cần tới khiến mọi người mệt mỏi."

A, cẩn thận quái vật?

Lại nữa à"Leorio nhìn cái biển báo ngao ngán, Kurumi cũng nhìn hiểu đước cái thứ ngôn ngữ ở đây.

Nếu không có một khóa dạy chữ miễn phí của cô nàng kia thì có lẽ cô sẽ trở thành một kẻ mù chữ luôn mất."

Tới rồi"Kurapika chỉ về phía trước, có một ngôi nhà nằm ở dưới gốc cây to.

Có lẽ là nơi mà lão già kia đã chỉ.

Leorio bước tới gõ cửa nhưng không thấy hồi đáp nên mở toang cửa, bên trong là một con quái vật to lớn với khuôn mặt giống con chuột đang cầm lấy một người phụ nữ, dưới chân nó là một người đàn ông đang bị thương nằm đó."

Là Kiriko, nó có thể biến thành người khác"Kurapika nói."

Hí hí, có giỏi thì bắt ta"Con Kiriko ấy lao ra ngoài bằng cửa sổ, Kurapika phân công mọi người."

Tôi, Gon và Tokisaki-san sẽ đuổi theo con Kiriko đó và cứu người phụ nữ, Leorio là bác sĩ nên anh ở lại chăm sóc anh ta.

Đi thôi"Kurapika và Gon nhanh chóng chạy vào rừng đuổi theo con Kiriko, Kurumi chán nản vì phải đuổi theo cái con vật đó để cứu người nhưng cũng nhanh chóng đi theo.

Gon và Kurapika ngạc nhiên khi Kurumi có thể đuổi theo kịp, Gon dựa vào tốc độ nhanh chóng tiếp cận được con Kiriko và cho nó một phát vào trán, Kurumi lập tức dùng những bàn tay mọc lên từ dưới cành cây nắm chân của con Kiriko, nó hoảng hốt nắm lấy bàn tay bóng hòng vùng vẫy thoát ra nhưng những 'bóng' khác nhanh hơn trói tay của nó lại.

Gon thừa thế xông lên đánh bay con Kiriko xuống đất nhưng nó lại nhanh chóng chạy biến vào rừng cây."

Để tôi đuổi theo, hai người hãy đi ìm xung quanh, nó chắc chắn còn đồng bọn"Kurumi đẩy nhanh cước bộ, lao vào rừng cây.Nhanh thật !Kurapika kinh ngạc về tốc độ của cô, nó nhanh ngang Gon thậm chí là hơn nữa.

Có vẻ cô còn chưa dùng quá nhiều sức.Kurumi đuổi theo con Kiriko, dùng bóng làm rào cản không cho nó chạy thoát một lần nữa."

Hừ"Con Kiriko quay đầu lại nhìn đứa con gái đứng trước mặt mình, có chút khinh thường thân hình mảnh mai có thể làm gì được nó."

Ngươi có một gia đình nhỉ?

Ta có thể cảm nhận sự hiện diện của chúng, 2 ở chỗ Gon và Kurapika-san và 1 ở chỗ Leorio-san"Kurumi ngẫm nghĩ không để ý đến đôi mắt của con Kiriko đối diện đang trợn tròn."

Làm sao ngươi biết được?

Mà như thế thì sao"Nó không ngờ đứa con gái này lại có thể nhìn thấu được lớp ngụy trang của hai 'người' kia.

Có lẽ con nhóc này cố ý đẩy mình tới đây."

Chẳng có gì, chúng ta có lẽ nên trở về căn nhà nhỉ Kiriko-san"Những bóng đang xuất hiện ở sau lưng của Kurumi như những cánh tay đòi mạng nắm chắc lấy tay chân của Kiriko."

Ng...Ngươi muốn làm gì"Nó thốt lên đầy sợ hãi."

Chỉ là quay về căn nhà thôi"Kurumi cười, khẩu súng ngắn được cô lấy ra trong bóng tối chĩa thẳng vào đầu của nó, giọng nói nhẹ nhàng vang lên:"Zafkiel—Zayin"Toàn thân của con Kiriko bị đình chỉ hoạt động, kể cả khuôn mặt hoảng hốt của nó cũng được giữ nguyên."

Thật là phiền phức, đi xa đến như vậy thì muốn tới địa điểm thì cũng mất khá nhiều thời gian"Những cánh tay đem Kiriko giữ chặt lại lôi vào trong cái bóng dưới chân của Kurumi, cô di chuyển rất nhanh trong khu rừng và chẳng mấy chốc căn nhà dưới tán cây lớn đã nằm trong tầm mắt cô.

Lôi Kiriko từ trong bóng ra, Kurumi xách nó đem đến trước mặt của bọn họ."

Tóm được rồi, nó chạy nhanh thật"Con Kiriko im lặng nhưng không có gì nhưng nội tâm đang gào thét phải tránh xa người bên cạnh ra.

Tiếc là nó không nhúc nhích được vì sợ."

Chúng ta bị lộ rồi, năm nay tân binh rất tài giỏi"Người con trai gãi đầu cười."

Chúng tôi là kẻ dẫn đường, dựa vào hành động của các bạn để xét đủ chuẩn để qua được vòng này hay không""Gon, nhóc rất có tài.

Tốc độ và sức mạnh đều khiến chúng tôi ngạc nhiên, cậu còn có thể phân biệt hai bọn tôi nữa, cậu đã đậu"Con Kiriko cái nói.

Cả đám thở ra, riêng Gon thì rất là vui."

Kurapika, cậu có một đầu óc nhạy bén, bình tĩnh xử lí tình huống, quan sát rất tinh tế và có tầm hiểu biết để phân biệt được chúng tôi không phải vợ chồng.

Đây là điều cần thiết của một Hunter"Kurapika nghe tới đây thì biết mình đã đậu, cậu cười nhạt không nói gì."

Leorio"Người con trai gọi tên Leorio khiến anh ta giật thót hồi hộp."

Biểu hiện của anh không được xem là xuất sắc, nhưng anh là một y sĩ có tấm lòng tốt và hiểu tâm lí bệnh nhân.

Bằng chứng là việc anh trấn an tôi và bảo vợ tôi sẽ ổn.

Lòng tốt rất hiếm có trong giới Hunter, đừng để nó bị phai tàn đi.

Anh đậu rồi"Tảng đá trong lòng Leorio đã được gỡ xuống, mọi người như trút được gánh nặng trong lòng."

Và cô gái, cô có thể đánh bại được tôi chứng tỏ cô rất mạnh.

Tôi rất ấn tượng với năng lực kì lạ của cô, cho nên cô đã đậu"Con Kiriko bị Kurumi đem về lên tiếng nói."

Quá khen rồi"Kurumi mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng đối với con Kiriko nọ thì như là nụ cười của quỷ vậy."

Năng lực của chị ấy lạ nhưng lại rất mạnh, chị ấy đã cứu tôi đấy"Gon nói, Kurumi nhìn cậu bé kế bên mình cảm thấy Gon rất dễ thương ấy.

Tài ăn nói như thế này khiến người khác không yêu quý sao được."

Chúng tôi sẽ đưa các bạn đến địa điểm dự thi thật sự, chắc là đến gần trưa sẽ tới"Người con gái có hình xăm bộ lạc trên người nói.

Cả hai hóa thành Kiriko cùng cha mẹ mình chở bốn thí sinh đi.

Đám người của Gon nắm chân của Kiriko để di chuyển, Kurumi được ngồi trên lưng của người con gái.Họ di chuyển trên bầu trời đến chập sáng thì đã đến thành phố, chỉ để lại người con trai dẫn đường mà thôi,còn ba người thì trở về nhà đợi.

Hai bên đường tấp nập mua bán, tiếng rao vặt và tiếng trả giá vang lên thu hút người yêu náo nhiệt như Gon.

Cậu bé di chuyển từ chỗ này sang chỗ khác hiếu kì nhìn, Kurapika thì đánh giá xung quanh một cách âm thầm."

Đến rồi"Người con trai nói, cả bốn người nhìn cái tòa nhà cao vút sang trong mà choáng váng.

Không ngờ cái tòa nhà này chính là nơi thi tuyển.

Nhưng Kurumi để ý người con trai đang đi về cái quán ăn kế bên tòa nhà."

Đây mới là địa điểm dự thi"Người con trai chỉ vào quán ăn, Gon, Leorio và Kurapika há hốc mồm.

Kurumi thì chỉ ngạc nhiên thôi.Khi bước vào quán thì người con trai hỏi:"Phòng sau có trống không?"

Lão đầu bếp hơi khựng lại hành động của mình, hỏi:"Quý khách muốn dùng gì?"

"Thịt hiếm rán dành cho bốn người"Người con trai nói, lão đầu bếp lập tức liếc nhìn họ."

Muốn lửa như thế nào?"

"Lửa vừa là được""Vậy mời ra đằng sau đợi một lát"Người con trai dẫn bốn người đi ra phía sau, có một căn phòng ở đó rồi mở cửa cho họ vào."

Tôi chỉ có thẻ đưa các bạn đến đây mà thôi, còn lại các bạn sẽ tự đi"Nói rồi cậu ta đóng cửa phòng lại, bây giờ Kurumi mới nhận ra đây là một cái thang máy, bốn người ngồi chờ đợi.

Leorio và Kurapika đang tranh luận về một Hunter có trách nhiệm và lợi ích gì, Gon bị lôi vào sự việc này.

Nhưng khi thang máy đã báo hiệu tới tầng cuối cùng-B100 thì cuộc cãi vã mới kết thúc.Tất cả mọi người ai cũng nhìn về phía của cô, Gon, Leorio và Kurapika với ánh mắt tò mò, đề phòng.

Gon thử bắt chuyện với mọi người nhưng không ai để ý đến cậu bé cả, thật bất lịch sự.

Có một người lùn tròn xanh lá bóng loáng như hạt đậu trong bộ vest đen đi tới đưa cho cả bốn người những tấm thẻ tên.

Của Leorio là 403, Kurapika là 404, Gon là 405 và Kurumi là 406.
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 7: Biến thái


Kurumi đi dạo quanh tầng hầm, nhiều ánh mắt nhìn vào Kurumi như muốn lột trần cô vậy, rất là khó chịu.

Chịu thôi bởi vì cô có một cái ngoại hình cùng khuôn mặt xinh đẹp, một vẻ đẹp khó ai bì kịp.

Kurumi nhìn quanh, phát hiện ra cũng có nhiều kẻ mạnh, rất có tính khiêu chiến.

Nhìn lại thì có một tên béo mặc đồ xanh đang tiến đến chỗ Gon và mọi người có vẻ như muốn làm quen, cô nghe thoáng qua tên này tên là Tonpa, đã than gia 35 lần cuộc thi.

Nghe qua thì có vẻ tên này có sự kiên trì rất cao, nhưng Kurumi nghĩ rằng tên này cũng sẽ không có gì tốt lành cả.

Cô nhìn cái ánh mắt nham hiểm của hắn thì biết, hắn đưa mấy lon nước cam cho bọn người Gon.

Định bước lại ngăn cản thì chính Gon đã phát hiện ra có gì đó lạ nên đã không uống, Kurapika và Leorio cũng vứt lon nước đi.

Cô thở nhẹ ra, không chú ý đến họ nữa nhưng cô sẽ để ý tên Tonpa, cho hắn một bài học mà đến kiếp sau cũng không quên được.Kurumi không nhìn thấy một ánh mắt đang nhìn mình, đó là tên người đinh Gittarakur.

Ngoại hình kì dị của hắn khiến người xung quanh không thích đứng gần hắn, họ giữ khoảng cách và có vẻ như Gittarakur cũng không thèm quan tâm.

Bây giờ hắn đang nhìn Kurumi, hắn cảm thấy người con gái này có đặc điểm giống hắn, mùi máu tươi nhẹ khó phát hiện bám trên cơ thể của cô không thể nào vơi đi cho dù cô đã rửa trôi.

Có vẻ là người cùng nghề nên hắn không để ý nhiều."

Á"Tiếng thét khiến cho mọi người tập trung nhìn về một phía, phát hiện tiếng hét phát ra từ cái tên đang vật vã dưới đất, hai tay hắn biến thành những bông hoa đỏ rơi trên đất, cánh tay biến mất sát đến vai.

Thống khổ, đau đớn và sợ hãi biểu hiện trên mặt tên đó."

Đẹp thật, cánh tay biến thành những bông hoa xinh đẹp rồi kìa a ~"Đứng cạnh tên đó là một tên ăn mặc như một chú hề.

Mái tóc đỏ vuốt thẳng, đôi mắt màu vàng kim sắc bén.

Hai bên má của hắn là hình giọt nước và ngôi sao, hắn mặc trang phục dành cho chú hề, trước ngực là hình con Rô và Cơ, phía sau lưng là hình Bích và Chuồn trong bộ bài tây.

Đôi bốt cao gót màu đen khiến cho hắn đã cao lại còn cao hơn, làn da tái nhợt là nổi bật vẻ đẹp tà mị của hắn."

Là tên hề điên Hisoka Morou"Tiếng xì xầm của mọi người xung quanh lọt vào tai Kurumi.

Thì ra hắn tên Hisoka, đáng lẽ đã đậu kì thi Hunter trước nhưng hắn lại giết một vị giám khảo khi ông ta chọc giận hắn.

Một tên hề sao?

Cũng khá thú vị, cách hắn biến đôi tay thành hoa kia khi cô có dịp cũng phải thử mới được!Ánh mắt vô tình lộ ra một chút sát khí nho nhỏ của Kurumi khiến cho tên hề Hisoka chú ý tới."

Một tiểu quả thực xinh đẹp, tiểu quả thực đang nhìn mình sao?

Hưng phấn quá đi a~"Mọi người tản đi, Hisoka ôm vai thốt ra những từ ngữ khiến Kurumi nổi da gà da vịt.

Ý hắn đang chỉ mình?

Tiểu quả thực?

Cả nhà hắn mới là tiểu quả thực!Hisoka nhìn người cô gái đứng trước mặt mình, mái tóc đen dài mềm mại buộc hai bên che khuất một bên mắt trái.

Mắt phải màu đỏ rực như một viên ruby quý giá, đôi môi đỏ ngọt ngào làm người khác muốn cắn một ngụm.

Làn da trắng sứ không tì vết, chiếc váy gothic đen dài qua đầu gối được may kĩ càng phức tạp, đôi bốt đen cao gót đính nơ cùng màu.

Trông cô như một tiểu thư xinh đẹp yếu ớt, gió thổi mạnh có lẽ sẽ bay đi mất.

Kurumi mang vẻ đẹp huyền bí, quyến rũ và quý phái khiến người khác dễ bị thu hút, giống như Hisoka.

Hắn bị vẻ đẹp và khí chất của cô thu hút, hắn cảm thấy thú vị bởi vì hắn cảm thấy cô gái này có khí tức nguy hiểm.

Hắn muốn tìm hiểu, hắn tò mò a."

Tên của tiểu quả thực là gì vậy, ta là Hisoka"Hisoka bước lại gần Kurumi, người xung quanh lập tức né xa cô và nhìn cô bằng ánh mắt kinh dị.

Đùa, họ không muốn vạ lây bị tên điên Hisoka làm thịt đâu!"

Tokisaki Kurumi, hân hạnh được gặp"Kurumi cố không để ý đên cụm từ 'tiểu quả thực' của Hisoka, nói tên cho hắn và gật đầu xem như chào hỏi."

Nha...thật là lễ phép"Hắn cười , ánh mắt nhìn về phía cô mang vẻ thích thú."

Xin lỗi nhưng tôi phải đi"Kurumi nhanh chóng bỏ đi, nếu ở lại lâu một chút chắc cô sẽ rơi mất lấy tầng da mất.Reng reng reng!Tiếng chuông báo vang lên, một bàn tay đã tắt nó.

Cánh cửa mở ra, một người đàn ông trong bộ vest tím và một mái tóc tím nhạt chẻ hai mái, đặc biệt nhất là...ông ta không có miệng?"

Tôi là Satotz, giám khảo vòng 1 của cuộc thi Hunter lần thứ 138.

Tôi xin nhắc lại, nếu các bạn chấp nhận tham gia cuộc thi thì các bạn sẽ phải đối mặt với những vết thương và nguy hiểm đến tinh mạng.

Nếu ai muốn bỏ cuộc thì hãy đi vào thang máy"Satotz nhìn đám thí sinh không một ai bỏ cuộc hết thì nói."

Rất tốt, vậy thì các bạn đi theo tôi.

Tôi sẽ dẫn các bạn đến chặng 2 của cuộc thi"Ông ta quay đầu bước một bước dài, tất cả mọi người đi theo sau.

Dần dần tốc độ của Satotz bắt đầu tăng lên buộc các thí sinh phải chạy theo.

Gon chạy ở hàng giữa, Kurapika và Leorio chạy cùng nhau ngay phía sau Gon, còn Kurumi chạy hàng sau.

Cô không muốn tốn quá nhiều thể lực cho một đường chạy không biết chính xác là dài bao nhiêu.

Và cô cũng hiếu kì một người không có miệng thì sẽ ăn như thế nào và nói bằng cách nào, thế giới này thú vị nhỉ.Cô tăng tốc độ chạy lên ngang hàng với Gon, thấy cậu nhóc đang nói chuyện với một cậu bé trạc tuổi thì hỏi:"Gon, đây là..."

"Đây là Killua, cậu ấy bằng tuổi em"Gon giới thiệu.

Cậu nhóc Killua có mái tóc trắng hơi xù, đôi mắt xanh tròn trong vắt như mắt mèo vậy.

Làn da trắng hơi tái cùng vẻ mặt tỉnh rụi không để ý đời nhìn rất dễ thương.

Kurumi nhìn chằm chằm vào Killua, cô thích đôi mắt của cậu.

Nó trong và mang màu xanh lam rất đẹp, Kurumi có cảm giác muốn móc đôi mắt ấy làm của riêng, chiêm ngưỡng đôi mắt ấy một mình."

Này bà chị, sao lại nhìn tôi như thế"Killua vốn da mặt khá mỏng, bị người khác nhìn chằm chằm một lúc lâu thì hơi túng quẫn, gắt lên với cô."

Xin lỗi nhóc, chị thấy nhóc dễ thương quá nên hơi thất thần thôi"Kurumi cười duyên dáng, Killua được khen thì má hơi đỏ."

Hừ, bà chị phiền phức""Chị là Kurumi, em thích ăn socola không Killua?"

Cô móc trong túi ra một thanh socola đen đưa về phía của Killua, cậu nhóc nghe đến socola là quay sang."

Vậy tôi không khách sáo nữa đâu"Killua cầm thanh socola cho vào miệng, vẻ mặt cậu như một chú mèo có được vật yêu thích một cách thỏa mãn, chỉ thiếu cái đuôi vung vẫy mà thôi."

Oái, làm gì vậy hả bà già kia"Killua đang thưởng thức đồ ngọt thì có cảm giác bị nhấc lên, cậu quay sang thì thấy Kurumi đang ôm ngang hông cậu nhấc lên.

Phải biết rằng Kurumi dễ bị xiêu lòng đối với những động vật dễ thương, và Killua đã nằm trong danh sách đó."

Thật giống bé mèo nhỏ đáng yêu a"Kurumi cười híp mắt, tiện tay véo véo má Killua, cậu cùng vẫy lắm mới thoát ra được móng vuốt của Kurumi.

Cậu nhủ thầm sẽ không ở gần bà già này nếu không muốn nhan sắc tàn phai sớm."

Tụi em đi trước, tạm biệt chị Kurumi"Gon kéo Killua đi trước, giúp đỡ người bạn mới quen này thoát một kiếp.

Kurumi cũng lưu luyến nhưng để hai đứa nhóc đi trước, bản thân cần nhìn một chút người ở đây có năng lực ra sao cái đã.Tất cả mọi người chạy theo Satotz, dần dần có những người bị bỏ lại phía sau một khoảng xa hoặc không thể chạy được nữa.

Lúc này họ nhận ra rằng cuộc thi chỉ mới bắt đầu, và đây chính là vòng thử thách sức chịu đựng của thí sinh.---------------Kẻ chiến thắng chính là kẻ có được tất cả!
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 8: Killer Queen


Trải qua nhiều giờ chạy bộ trong đường hầm, cuối cùng đích đến cũng hiện ra.

Các thí sinh mệt lả ngồi bệt xuống đất, có người nằm trên đất thở dốc.

Duy chỉ có vài người dự thi vẫn giữ sức được, Gon và Killua là còn rất nhiều sức lực để ganh đua, Kurumi thì dựa vào vách tường điều khí thở.

Cô chưa bao giờ chạy đường dài như vậy nên có chút không thích nghi."

Đây là con đường dẫn đến chặng 2, các bạn sẽ đi xuyên qua khu rừng ẩm ướt hay còn gọi là đầm lầy lừa đảo.

Nơi này đầy rẫy động vật ăn thịt nguy hiểm tàn bạo, đúng như tên gọi của nó, động thực vật nơi này sinh ra để lừa gạt con mồi.

Bất cứ ai rơi vào bẫy của chúng thì chỉ có con đường chết"Satotz nói như tăng thêm áp lực cho các thí sinh ở đây, cánh cửa sau lưng họ đóng lại thể hiện sự không thể quay đầu.

Không khí rất căng thẳng."

Hắn là tên giả mạo"Bỗng một tiếng kêu phá tan bầu không khí căng thẳng, đó là một người đàn ông bị thương khắp người xuất hiện sau bức tường, trên tay xách một con khỉ."

Tôi mới là giám khảo thật, hắn là vượn mặt người.

Hắn muốn dụ mọi người để làm mồi cho các dã thú trong rừng đấy"Hắn ném con khỉ trong tay ra, quả thực nhìn rất giống Satotz.

Mọi người nhìn về phía Satotz với ánh mắt không thể tin và đề phòng.

Tiếng xé gió xuất hiện, đó là những lá bài tây bay tới ghim vào người tên tự nhận là giám khảo, hắn ngã xuống chết tại chỗ.

Còn ba lá bài bay tới chỗ Satotz thì bị ông ta bắt được."

Ra là ông mới là giám khảo thật"Hisoka cầm bộ bài xốc đều lên tiếng."

Một giám khảo là Hunter có thể dễ dàng tránh được đòn đó""Tôi sẽ xem nó như một lời khen nhưng nếu cậu tiếp tục tấn công tôi thì đó xem như là tấn công giám khảo, và cậu sẽ bị loại"Satotz nói."

Vâng vâng"Hisoka nhún vai.Kurumi đứng một bên quan sát tất cả sự việc, tên Hisoka này có vẻ như muốn ghim lão Satotz thành con nhím ấy.

Với lại cô không muốn ở gần tên này, hắn quá biến thái, cô không biết có khi nào bị bị những con bài ghim thành một con nhím chết đâu.

Né xa hắn là tốt nhất.Tất cả bắt đầu chạy vào khu rừng do Satotz dẫn đầu, không ít người đã mắc bẫy và rơi vào bụng của những dã thú.

Có nhiều nhóm bị xiên chết bởi những cây chông tự nhiên.

Kurumi thì bị tách khỏi đoàn chạy, lang thang một mình tìm phương hướng thì bắt gặp một cô gái có lẽ cũng bị lạc như cô.

Cô gái ấy có mái tóc bạch kim rất đẹp cột cao, áo thun đen hở bụng tôn lên vòng 1 gợi cảm, chiếc quần đen dài có sọc xanh ôm sát hiện ra đôi chân thon thả cùng đôi giày thể thao đen cùng màu."

Cô cũng bị lạc à"Cô gái ấy nhìn thấy Kurumi thì tiến tới chào hỏi."

Đúng vậy, tôi bị lạc"Kurumi nói."

Tôi là A Rangzel, rất vui được gặp cô, có thể gọi tôi là Arang""Tôi là Tokisaki Kurumi, hân hạnh"Kurumi mỉm cười thân thiện."

Cô là tinh linh được sinh ra từ nhiều ngày trước đúng không"Arang hỏi rất trực tiếp."

Tôi nghĩ rằng tôi không có nổi tiếng nhưng tại sao nhiều người lại biết tôi đến vậy nhỉ"Kurumi thật sự phiền não, tại sao cô lại gặp nhiều người giống mình như vậy."

Tôi biết được điều này từ Nhà Tiên Tri , với lại tôi cũng không phải là tinh linh như cô nghĩ.

Tôi là một Angela của tộc Bầu Trời."

Arang nói.

Kurumi hiếu kì không biết Nhà Tiên Tri mà Arang nói là ai."

Cô có muốn biết biệt danh của cô là gì không?"

Arang hỏi như khơi dậy nỗi tò mò của Kurumi."

Biệt danh?"

"Mỗi tinh linh đều có một biệt danh riêng thể hiện sức mạnh và tính cách của từng người, cũng có những cái tên rất bí ẩn không thể hiểu""Vậy biệt danh của tôi là gì nhỉ Arang"Kurumi hỏi."

Killer Queen chính là biệt danh của cô đấy Kurumi"Arang cười tươi nói, cô gái này thật là ngây ngô hỏi gì cũng nói hết.Kurumi chỉ cười, cô còn có một biệt danh nữa đó chính là Nightmare, là biệt danh cô được nhận một cách trang trọng."

Tôi di cùng cô được chứ"Arang hỏi, cô ấy không thích đi một mình cho lắm."

Được chứ"Kurumi đồng ý, cả hai đi cùng nhau trong khu rừng rậm, né tránh nhiều cái bẫy.

Kurumi và Arang không biết rằng có rất nhiều tinh linh tham gia cuộc thi này, mục đích là để gây tổn hại đến người mang biệt danh Killer Queen.-------Ở một nơi nào đó...Có một người phụ nữ đang ngồi trên cái bàn thủy tinh, những lá bài trong suốt lơ lửng trên không trung vây quanh bà ta.

" Killer Queen chính là người ngươi nên đồng hành đấy Arang, ta cảm nhận được khi cô ta xuất hiện thì một số nhân vật cũng lần lượt trở về rồi, chỉ là cô ta có thể còn sống không khi mà bọn chúng đang theo sau cô ta nhỉ"Giọng nói như chuông gió thanh thúy, một sự bình tĩnh pha chút hứng thú.
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 9


Kurumi và Arang đi tìm đoàn người, khổ nỗi cả hai đều mắc bệnh mù đường nên đi lạc khắp nơi.

Kurumi cũng gọi ra khẩu súng cầm trên tay, thi thoảng dùng để bắn những sinh vật định tấn công cô.

Arang cũng không kém, dựa vào thân thể nhanh nhẹn cùng sức lực lớn thì cô ta cũng dễ dàng hạ gục những con quái thú."

Chúng ta đã đi được hơn 2 giờ rồi, chắc là đoàn người cũng không xa lắm"Kurumi nói, cô có thể xác định chính xác thời gian mà họ lang thang trong rừng."

Ừ, nếu vậy thì chúng ta cứ tiến về phía trước, tôi cũng không muốn ở trong cái nơi ẩm ướt này lâu đâu"Arang bẻ khớp tay cho đỡ mỏi, đi về phía trước.

Kurumi cũng đi theo, khẩu súng trên tay đã nạp đạn sẵn có thể bắn bất cứ lúc nào."

Có mùi máu"Kurumi cảm nhận được mùi máu tươi lan trong không khí, vị trí cách đây cũng không xa liền đi lại.

Cảnh tượng đập vào mắt cô chính là những cái xác đang rỉ máu dưới đất.

Một tên ăn mặc sặc sỡ như tên hề, tay hắn ta đang siết lấy cổ của cậu bé áo xanh."

Gon?

Sao nó lại ở đây"Kurumi giật mình, đáng lẽ Gon đã tới được đích nhưng tại sao nó lại ở đây mà còn bị tên Hisoka ấy siết cổ nữa."

Cô quen bọn họ à Kurumi?"

Arang cùng cô đứng khuất sau cái cây lớn, nhìn thấy cảnh này thì hiếu kì."

Tôi có quen bọn họ và cũng có chút chuyện cần giải quyết, cô đi trước đi Arang"Kurumi nói, cô không muốn tiết lộ một số chuyện."...Đươc rồi, tôi sẽ chờ cô ở đích vậy.

Bảo trọng, Kurumi, cái tên ấy không phải kẻ ăn chay"Arang cảnh báo cô cẩn thận một chút rồi đi vòng qua bọn họ."

Cô nghĩ tôi ăn chay à Arang"Nhìn Arang đi xa, Kurumi xùy cười trước lời nói của cô ấy.

Khẩu súng ngắn giơ cao lên bắn một phát không do dự.Viên đạn ấy bay thẳng tới chỗ của Hisoka, xẹt qua má hắn để lại một vết xước rỉ máu.

Hắn ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía viên đạn lao ra.

A, là tiểu quả thực dễ thương đây mà.

"Thả nó xuống đi, Hisoka-san"Kurumi bước ra từ phía sau tán cây, trên tay là khẩu súng còn đang tỏa khói ở nòng súng."

Nha, là tiểu quả thực nhỏ nhắn.

Ngươi đến đây vì sự hấp dẫn của ta sao?"

Hisoka ngả ngớn đùa cợt Kurumi, tay thì siết mạnh thêm một chút lên cổ của Gon."

Tôi đến vì cậu nhóc, không phải vì anh đâu Hisoka-san.

Xin buông cậu bé xuống"Kurumi cười nhẹ nhàng, khẩu súng vẫn không đổi vị trí chĩa thẳng vào Hisoka.

Trong lòng cô thầm phỉ nhổ cái tên biến thái hoang tưởng này."

Ma~~, nếu ta nói không thì sao"Hisoka có vẻ không buông Gon xuống, hắn khiêu khích cô.

Để xem tiểu quả thực trước mắt có thể làm gì được hắn."

Anh nên thả Gon ra trước khi tôi dùng vũ lực đấy"Khẩu súng sẵn sàng bắn Hisoka bất cứ lúc nào nếu hắn có những hành động đe dọa đến tính mạng của Gon.

Ánh mắt Kurumi hiện tại cực kì sắc lạnh, nhìn về phía Hisoka như nhìn một vật chết vậy.

Điều đó đã kích thích tính tàn nhẫn hiếu chiến của Hisoka."

Ta sẽ không giết nó, nhưng nếu trên người nó có vài di chứng thì sẽ thế nào nhỉ?"

Hisoka hứng thú nhìn Gon làm cậu bé run người."

Chạy đi Kurumi onee-san, chị không phải đối thủ của hắn đâu, hắn sẽ tổn thương chị đấy"Gon gào lên bảo Kurumi chạy đi, nhưng cô không để ý đến cậu nhóc.

Cô nhìn thẳng vào Hisoka, cả hai bất động tạo ra bầu không khí căng thẳng ngạt thở.Kurumi đã động, cô chĩa khẩu súng lên trời lệch về phía bên trái."

Zafkiel—Aleph"Cô bắn vào đầu trước sự ngỡ ngàng của Hisoka và Gon, cô biến mất.

Hisoka ngạc nhiên trước hành động đó nhưng một cơn đau đã kéo hắn trở về với hiện tại.

Kurumi đã ở phía sau lưng hắn lúc nào không hay và tặng hắn một cú đá vào lưng.

Hisoka đập lưng vào thân cây với một lực va chạm rất lớn, hắn cảm thấy giống như muốn vỡ vài cây xương sườn vậy.Gon đã được Kurumi giữ lấy khi đá Hisoka, sau đó cô dùng 'bóng' bao trùm cậu lại để tránh bị thương."

Một năng lực thú vị"Hisoka đứng dậy phủi đất bám trên người xuống, liếm môi nhìn Kurumi.

Hắn cực kì phấn khích, là một tiểu quả thực mạnh đâu ni."

Tôi không muốn gây chiến, nhưng tôi sẽ làm nếu cần.

Và bây giờ tôi sẽ mang Gon đi"Kurumi nói, tay thì vác Gon bị bất tỉnh đi vào khu rừng."

Sức mạnh ấy, khuôn mặt ấy, biểu cảm ấy... aaa~~, thật mê người đi.

Ngươi sẽ thuộc về ta thôi"Ánh mắt hắn chứa đầy dục vọng, dục vọng chiếm hữu .--------------------------------------------Cách làm cho đồ vật ngươi yêu thích an toàn là giữ nó bên cạnh ngươi.Dù nó có bị hủy hoại thì nó vẫn sẽ thuộc về ngươi... ___Canary___
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 10: Kết thúc chặng 2


Kurumi mang Gon ra khỏi khu rừng và đi thẳng đến địa điểm chặng 2 diễn ra, trên đường đi cậu bé hỏi cô rằng tại sao lại chĩa súng vào đầu mà bắn, cô chỉ cười và nói "Bí mật".

Ngoài ra cô nhắc Gon không nên đến gần Hisoka vì hắn rất nguy hiểm.

Nhìn vẻ mặt của Gon Kurumi chắc rằng mặc dù cậu nhóc đã hứa nhưng chưa chắc sẽ giữ lời đâu, nhìn vào đôi mắt tràn đầy chiến ý ấy là biết ngay.

Đứa trẻ này thật là dễ đoán."

Vậy là các thí sinh đã tập hợp đủ, đây chính là nơi bắt đầu chặng 2, tôi không thể hướng dẫn các bạn nữa.

Các bạn sẽ phải tự vượt qua thử thách"Satotz chỉ vào cánh cửa to lớn trước mắt mà nói, sau đó cánh cửa mở ra hiện ra một hội trường lớn.

Xung quanh là những cái bàn với những nguyên vật liệu.

Ở trên cao có hai người ngồi đó.

Người đàn ông có vóc dáng to lớn với cái bụng bự chảng, vẻ mặt hiền hòa đang xoa xoa cái bụng.

Người phụ nữ ngồi kế bên có cơ thể mảnh mai hơn, cô ta có mái tóc màu xanh lá buộc lại thành nhiều chùm, cái áo ren lưới và quần short ngắn trông cực kì quyến rũ.

Khuôn mặt thanh tú trông có vẻ buồn chán vì không có việc gì thú vị để làm."

Chào mừng mọi người đến với chặng thi thứ 2, tôi là Menchi và kia là Buhara.

Chúng tôi là những Hunter ẩm thực, nhiệm vụ của các bạn là làm ra những món ăn khiến chúng tôi thỏa mãn, khi chúng tôi thỏa mãn thì các bạn sẽ đậu"Menchi nói.

Trong số những thí sinh dã có những tiếng xì xầm bất mãn vang lên."

Hunter ẩm thực?

Tại sao lại làm giám khảo của cuộc thi được chứ"Một tên can đảm đứng ra nói.

Menchi có vẻ khá buồn bực nhưng lại nhịn xuống."

Tôi tuyên bố cuộc thi bắt đầu, chủ đề là heo quay"Buhara là người ra đề, Menchi có vẻ thích thú khi nghe đến việc này.Các thí sinh ùa nhau chạy ngược lại vào rừng, nhưng họ không ngờ trong rừng chỉ có một loài heo mà thôi..."

Đi từ nãy đến giờ không gặp được con heo nào cả, có lẽ chúng ta nên đi nơi khác"Leorio vén những tán cây nhìn khắp nơi để tìm kiếm những con heo nhưng không nhìn thấy gì cả.

Gon nhìn quanh một chút thì cậu đứng bên sườn dốc rồi trượt xuống, Killua ham vui trượt theo.

Kurapika, Leorio và Kurumi cũng trượt theo nhưng lại va phải nhau do Gon dừng lại một cách đột xuất."

Sao cậu dừng lại..."

Killua chưa kịp nói hoàn chỉnh câu phàn nàn thì bị Gon lấn giọng."

Có đàn heo kìa"Cả đám nhìn qua thì thấy có một đàn heo hồng có cái mũi lớn đang...nhai xương?"

Đừng nói là chúng thuộc loài ăn thịt nhé"Kurapika khóe miệng giật giật, có vẻ như đàn heo đã nhận ra sự hiện diện của họ nên nhanh chóng đuổi tới.Tất cả các thí sinh đều bị heo rừng đuổi, loài heo này chính là loài Con Dấu Lớn, loài heo hung dữ nhất thế giới.

Nhờ có Gon mà mọi người biết được điểm yếu của nó là ở đỉnh đầu, tất cả thí sinh đều đã có được con heo làm nguyên liệu.

Menchi và Buhara ngạc nhiên vì từ trước đến giờ hiếm khi nào mà số lượng người thành công bắt được loài heo này cao đến như vậy.

Tất cả đều đặt heo lên nướng đến khi chín liền đem lên cho Menchi và Buhara nếm thử, duy chỉ có Buhara là ăn rất ngon lành và cho họ thông qua, còn Menchi thì hầu như không đụng vào món heo quay và đánh rớt họ.

Hai con người đối lập nhau mà trở thành giám khảo thì khổ chỉ là thí sinh mà thôi.Bỗng trên bầu trời xuất hiện một cái phi thuyền xuất hiện, có vài người nhận ra đó chính là phi thuyền của hiệp hội Hunter.

Trên trời xuất hiện một bóng người lao thẳng xuống đất, mọi người lo ngại không biết người đó có ngã chết không.

Khi đám bụi bay đi thì xuất hiện một lão già mặc kimino trắng sọc xanh và đôi guốc gỗ, chòm râu dài buộc lại cùng chùm tóc trắng, ánh mắt thản nhiên nhìn xung quanh."

Hội trưởng Netero, sao ngài lại đến đây"Menchi bước xuống thềm hỏi."

Ta nghe nói cô đã đánh rớt toàn bộ thí sinh nhỉ"Hội trưởng Netero ra vẻ nghiêm túc nhưng đôi mắt cứ dán vào cặp ngực của Menchi, có vẻ như cô ấy không nhận ra."

Là lỗi của tôi, vì tôi đã nóng giận khi họ khinh thường chức nghiệp Hunter ẩm thực nên tôi đã đưa ra quyết định thiếu sáng suốt.

Xin ngài hãy chọn ra một giám khảo mới thay thế tôi"Menchi nói, có lẽ cô ấy đã ân hận về việc làm của mình."

Bây giờ thì chôc ta thiếu người, không ai phù hợp làm giám khảo ngoài trừ cô cả.

Menchi cô sẽ tiếp tục làm giám khảo với một bài thi khác và cô sẽ làm mẫu"Netero vuốt chòm râu."

Xin cảm ơn ngài, hội trưởng.

Vậy đề thi tiếp theo sẽ là món trứng luộc, ngài có thể đưa chúng tôi đến ngọn núi Chẻ Đôi không"Menchi đã thay đổi chủ đề, trứng luộc là một món ăn đơn giản nhưng cô ấy lại yêu cầu đi đến núi Chẻ Đôi, mọi người ở đây không hiểu dược ý đồ của cô trừ Netero."

Núi Chẻ Đôi?

Ta hiểu ý cô rồi"

Netero hiểu được ý định của Menchi, ông đưa tất cả thí sinh đến núi Chẻ Đôi.

Quả đúng như tên, ngọn núi ấy bị chẻ làm đôi bị ngăn cách bằng một khe sâu hun hút.

Bên dưới khe sâu là những lưới tơ treo những chùm trứng."

Đây là trứng của loài Nhện Đại Bàng, chúng thường đẻ trứng ở những khe núi sâu để bảo vệ trứng của mình.

Bây giờ tôi sẽ làm mẫu cho mọi người"Menchi tung người nhảy xuống dưới rồi bắt lấy tơ nhện, cô lấy một quả trứng và nhảy xuống khe núi trước sự ngỡ ngàng của nhiều người.

Một cơn gió thổi từ dưới khe núi lên mang theo Menchi đáp xuống đất.Những thí sinh khác háo hức nhảy xuống đồng loạt, sức nặng của nhiều người khiến những sợi tơ không thể chịu được lâu và bắt đầu bong ra khỏi vách đá.

Nhiều người không đủ kiên nhẫn mà nhảy xuống, kết quả là nhận lấy cái chết đau đớn.

Gon là người nhận ra những cơn gió, khi cậu ra hiệu thì những người khác nhảy theo cùng những quả trứng của bản thân.

Những người khác sau khi thưởng thức món trứng luộc thì đã cảm nhận được sự thơm ngon của quả trứng và không còn khi thường chức nghiệp tưởng như không có gì đặc sắc ấy, nhận ra mức độ nguy hiểm của nghề này không kém cạnh gì các chức nghiệp Hunter khác.--------------------------------------------------------
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 11: Giao dịch


Tất cả thí sinh đang ở trên phi thuyền của hiệp hội Hunter để đi đến chặng thứ 3, sẽ tới đích đến lúc 8 giờ sáng.

Hiện tại mọi người đang thả lỏng cơ thể sau hai chặng thi trước, đa số đều lăn ra ngủ không biết trời đất gì cả.

Nhóm của Kurumi thì vẫn còn đi loanh quanh, hiện tại thì Kurumi đi cùng với Killua và Gon."

Chị vẫn chưa nói cho em vì sao chị lại lấy súng bắn vào đầu mình đấy"Gon vẫn kiên trì hỏi, có vẻ cậu khá quan tâm đến vấn đề này."

Chuyện này bây giờ thì chị không nói được nhưng sau này em cũng sẽ biết thôi"Kurumi cười nhẹ nhàng xoa mái tóc của Gon."

Có lẽ bà chị dùng một số thủ thuật đánh lừa thị giác người nhìn"Killua thấy thú vị nên tham gia thảo luận.

Kurumi cười không nói nhưng trong lòng thầm than thở cậu nhóc quá đáng yêu đi.Cô bống cảm nhận được trong không khí có một luồng sát khí nhắm vào ba người bọn cô, lúc quay lưng lại thì chẳng thấy gì.

Từ xa hội trưởng Netero đi đến với khuôn mặt giả ngây thơ.

"Sát khí lúc nãy...là của ông?"

Gon hỏi, không hề vòng vo một tí nào."

Vậy à, ta mới tới đây thôi"Netero tiếp tục giả nai cho đến khi cây súng của Kurumi chĩa vào người ông ta."

Vậy ngài hội trưởng Netero có thể cho chúng tôi biết ngài đến đây là có việc gì không"Kurumi nở nụ cười mang chút đe dọa, lúc nhìn thấy ông ta thì cô chắc chắn ông ta đã ở sau bức tường kia rồi giả vờ đi dạo nhắm thẳng tới đây, với một ý định chả tốt lành gì."

Ô, cây súng đẹp đấy cô gái"Netero có vẻ chẳng có vẻ gì là sợ cả, ông ta cứ như đang đùa giỡn bọn cô vậy."

Ta có một đề nghị, các ngươi tham gia vào trò chơi với ta.

Nếu thắng thì các ngươi được đặt cách trở thành một Hunter.

Thế nào?

Điều kiện khá hấp dẫn đấy"Ông ta nói.

Nghe tới điều này thì Gon và Killua nắt đầu có hứng thú."

Tham gia thì tham gia, sợ gì"Killua hếch cằm nói, Gon gật đầu tán thành."

Tôi thì không, đi theo cổ vũ cho hai nhóc"Kurumi biết rằng đây chỉ là một trò đùa giỡn của lão già hồ ly này, hai đứa nhóc làm sao có thể đánh bại ông ta.Netero dẫn ba người đi đến một căn phòng dành cho luyện tập, trên tay ông ta là một quả bóng.

Cả hai đứa nhóc thay phiên nhau tấn công hòng dành quả bóng nhưng không thành, Killua bỏ cuộc và đi ra ngoài.

Kurumi đi theo cậu nhóc.Cảnh cô nhìn thấy là chính là Killua dùng tay giết chết hai thí sinh khác khi họ chọc giận cậu."

Kĩ thuật tốt đấy"Kurumi bước đến chỗ Killua một cách chậm rãi."

Tốt nhất bà chị nên đi khỏi đây trước khi tôi biến bà chị thành một cái xác đấy"Killua bây giờ trà ngập sát khí, ánh mắt của cậu rất lạnh lùng nhìn cô như con mồi có thể sẵn sàng giết bất cứ lúc nào."

Eh, một lời đe dọa sao?

Nhóc có thể làm gì được chị nhỉ"Kurumi thích thú nhìn Killua như mong chờ cậu có thể mang lại thứ gì đó thú vị.Phập!Bàn tay của Killua đâm xuyên qua bụng của Kurumi, khi cậu rút tay ra thì máu tuôn xuống sàn nhà mang theo mùi tanh tưởi đặc trưng."

Thú vị, rất thú vị.

Nhóc làm chị rất hài lòng..."

Kurmi sờ vào vết thương, cô nhìn bàn tay đầy máu của chính mình mà nở nụ cười.

Cô ngã xuống sàn cách hai cái xác của những tên ngu ngốc kia không xa."

Bà chị thách thức tôi, thì đừng hối hận"Killua bỏ đi, móng tay cũng thu lại.

Nhưng khi cậu đi xa thì người con gái đáng lẽ phải chết ấy lại ngồi dậy."

Đau thật, nếu mà là người bình thường thì có lẽ mình đã chết từ lâu rồi"Nhìn vết thương ở bụng Kurumi than một tiếng.

Cô trở lại hình dáng của một tinh linh nhưng có gì đó rất lạ, Thần Uy Linh Trang của cô đã biến đổi.

Có lẽ là do cơ thể của cô phát triển hơn của 'người kia' nên linh trang đã tự thay đổi kiểu dáng, kích thước cho vừa với cô.

Nhưng nó cũng không ảnh hưởng gì tới năng lực của cô cả."

Zafkiel—Dalet"Tự nã súng vào đầu mình, vết thương ở bụng biến mất như chưa từng xảy ra."

Ra đây đi, ta biết ông ở đó, lão hồ ly"Kurumi không thèm quay lưng lại, giọng hướng về phía bức tường.

"Ái chà, ta nghĩ là ta đã che giấu kĩ rồi mà nhỉ, nhóc lại có thể nhận ra"Netero từ sau bức tường đi ra, vẻ mặt cợt nhả.

Ông đã đứng đây một lúc rồi, từ lúc cô gái ấy ngã xuống, cứ tưởng là phải dọn dẹp xác chết chứ.

Ai ngờ..."

Quá khen, ta có thể cảm nhận được sự hiện diện của con người trong phạm vi"Kurumi ngoài mặt thì đang hưởng thụ nhưng trong đầu lại suy nghĩ làm sao để lão già hồ ly quên chuyện này, cô còn muốn tham gia cuộc thi này nữa a.

Cô phát hiện ra vấn đề là sức mạnh của cô không có khả năng này, tức chết người mà."

Cô có muốn làm một cuộc giao dịch với ta không"Netero như có thể đọc được suy nghĩ của cô, ông ta đã mở miệng ngỏ lời trước."

Giao dịch gì, nói thử xem"Kurumi dường như hứng thú với đề nghị này."

Sau khi cuộc thi Hunter kết thúc, cô sẽ làm việc cho hiệp hội Hunter.

Lương tháng đầy đủ, có thể nhận nhiệm vụ để kiếm thêm thu nhập, hiệp hội sẽ trích cho cô 35% số tiền từ nhiệm vụ đã hoàn thành.

Ngoài ra cô có thể tìm tôi để yêu cầu giúp đỡ bất cứ khi nào, và tôi sẽ giữ bí mật hôm nay của cô.

Thấy sao nào quý cô tinh linh?"

Netero đưa ra một giao dịch rất nhiều lợi ích."

Tại sao ngươi biết ta là một tinh linh"Kurumi thay đổi thái độ rõ rệt, cô đề phòng nhìn Netero."

Nơi này không tiện nói chuyện lắm, đến phòng làm việc của ta đi, ta sẽ kể cho cô biết những gì ta có"Ông ta nhìn xung quanh, đứng giữa một con đường lớn mà nói chuyện thì không hay cho lắm."

Không cần phải lo.

Thời Thực Chi Thành!"

Cái bóng dưới chân của Kurumi lan rộng ra bao trùm một khoảng rộng, hệt như một không gian màu đỏ pha đen tách biệt với bên ngoài."

Đây là..."

"Kết giới của ta, không có kẻ nào xâm nhập vào đây được đâu.

Những ai đứng trong kết giới đều phải chết nhưng ta đã khống chế nó rồi nên bây giờ nó như một kết giới thông thường, không cần lo"Kurumi cất súng vào cái bóng, cô không cần lo sợ, vì trong kết giới thì cô là bá chủ."

Ta nhận ra được cô vì ta từng đọc một cuốn sách do một người bạn có được, cuốn sách ghi rằng một tinh linh sẽ có những năng lực đặc thù không giống người thường.

Họ có giáp phục có thể thay đổi hình dạng, sức mạnh vật lí cao và thứ được gọi là 'linh lực'.

Các tinh linh sống rất lâu và có hình dạng như con người bình thường, đa số tinh linh đều là nữ.

Lúc nãy ta thấy cô thay đổi trang phục và năng lực kinh ngạc ấy đã cho ta biết cô là một tinh linh"Netero vuốt chòm râu chải chuốt gọn gàng bắt đầu nói."

Ara ara, xem ra ông biết nhiều nhỉ"Kurumi gật gù, lão hồ ly này kiến thức rất nhiều."

Mắt trái của cô là một cái đồng hồ ư"Netero hỏi, hóa ra ông ta nhìn vào mắt trái cô rất lâu."

Bạn đồng hành của ta đấy, nó đi theo ta rất lâu rồi.

Thiên thần Zafkiel- kẻ chi phối thời gian"Kurumi chỉ vào mắt trái của mình, chiếc đồng hồ lớn xuất hiện ngay sau lưng của cô ấy, Netero vừa nhìn là biết đây chính là thiên thần Zafkiel mà cô vừa kể."

Vậy cô có đồng ý giao dịch này không""Được thôi, ta đồng ý"Netero không hổ là lão hồ ly, cuộc giao dịch của ông ta rất có lợi cho đôi bên.

Kurumi có thể che dấu được thân phận trong thời gian dài, sau khi kết thúc cuộc thi liền có việc làm lương cao.

Hiệp hội Hunter do Netero điều hành thì có thêm một kẻ mạnh hợp tác, họ chắc chắn sẽ khai thác nguồn tài nguyên quý như vậy một cách triệt để.Hai kẻ tâm cơ như vầy mà hợp tác không biết có xảy ra việc gì không nữa...
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 12: Ra tay


Chặng 3 diễn ra ở một cột trụ cao chọc trời, bán kính rất to chứa được hơn 100 người.

Yêu cầu thí sinh phải xuống được dưới đất, nghe thì có vẻ dễ nhưng khi mọi người nhìn thấy có một thí sinh bị con quái vật xơi tái khi nhảy từ trên cao xuống thì bọn họ mới suy nghĩ lại và tìm cách xuống dưới đất.

Trên mặt trụ là những lối đi ngầm phân bố khắp nơi, hợp thành một đội để xuống dưới.

Và Kurumi sẽ đi cùng với...Hisoka??

Thật quá xui xẻo."

Lại gặp nhau rồi, tiểu quả thực xinh đẹp"Hisoka ngả ngớn bước tới gần Kurumi còn cô thì lùi lại để giữ khoảng cách, nhưng trong không gian chật hẹp của một căn phòng nhỏ thì chẳng mấy chốc Hisoka đã ép cô đến bức tường."

Anh có thể bỏ cụm từ 'tiểu quả thực' ấy ra khỏi lời nói không Hisoka- san"Cô thật quá xui xẻo mới gặp phải tên này."

Nếu ta nói không thì sao?"

Ngón tay trắng thon dài ấy nâng cằm của Kurumi, ánh mắt của Hisoka chứa sự khiêu khích nhìn chằm chằm cô.'Thật muốn cho hắn một đấm vào mặt'.

Cô không muốn nói chuyện với cái tên này nữa nên đi đến một góc ngồi và cách xa cái tên Hisoka ra."

Vậy Kurumi bé nhỏ có thể cho ta biết tại sao cô lại làm cho cậu nhóc tóc trắng ấy kinh sợ như vậy nhỉ"Hisoka hiếu kì hỏi.

Cô đen mặt khi lại có một tên gọi nữa.---30 phút trước---Khi phi thuyền đáp xuống thì Kurumi và Killua đã chạm mặt nhau.

Killua nhìn cô với một ánh mắt không thể tin được, chính tay cậu đã hạ sát cô ấy cơ mà."

S..Sao chị vẫn còn sống?"

Killua không thể tin vào mắt mình, chị ta vẫn sống sờ sờ ra đó.

Đâu có bộ dáng cái xác lạnh lẽo của đêm qua."

Chị đã nói với nhóc là hãy tạo một việc gì đó thú vị cho chị mà nhỉ, hôm qua em làm rất tốt"Kurumi che miệng cười khẽ, cô tiến lại gần Killua nói khẽ vào tai cậu."

Một cậu bé như nhóc có thể làm chị bị thương thì thật đang khen đấy, với kĩ thuật như vậy thì nhóc là một sát thủ nhỏ tuổi à?"

Cả người Killua cứng lại, người này có thể nhìn qua hành động của cậu mà đã biết nghề của cậu.

Linh hồn cậu mách bảo rằng cậu phải tránh xa người này."

Không cần căng thẳng, chị sẽ không làm hại nhóc đâu.

Chị chỉ hiếu kì thôi, a cuộc thi đã bắt đầu rồi.

Tạm biệt"Kurumi bước đi.---Hiện tại---Phập, phập, phập!Hàng trăm mũi tên phóng ra từ hai bức tường ghim thẳng xuống đất, mà Kurumi và Hisoka khá may khi chưa bị xiên thành nhím ."

Ara ara, tôi có cảm giác đi chung với anh là một điều cực kì xui xẻo"Nhìn đống mũi tên dưới đất, Kurumi cảm thấy may mắn khi không bước qua trước.

Lúc Hisoka đạp vào một ô gạch khiến nó lún xuống thì thật may là cô đã kéo hắn lại.

Nhưng có lẽ kéo hơi mạnh tay nên Hisoka ngã đè lên người Kurumi, bây giờ tư thế của bọn họ rất gây hiểu lầm người nhìn."

Tiểu Kurumi đây là muốn ta sao, ta thật vui mừng a~"Hisoka kề sát vào mặt của Kurumi, buông ra những lời trêu cợt."

Nếu phải thì sao, không phải thì sao?"

Kurumi cười nhẹ nhìn thẳng vào mắt của Hisoka."

Ha hả, vậy là tiểu Kurumi muốn ta thật nhỉ"Hisoka liếm môi."

Anh đáp ứng tôi được sao?"

Kurumi dùng khuôn mặt diễm lệ quyến rũ ấy mê hoặc tâm trí của Hisoka, cánh tay thì vòng lên lưng hắn vuốt ve như định ấn hắn xuống người mình."

Đùa thôi"Hisoka bất ngờ bị đá văng vào tường, may cho hắn là không có cơ quan nếu không thì hắn sẽ ăn đủ a.

Thủ phạm của cú đá ấy chính là người mà lúc nãy mê hoặc hắn-Kurumi thiếu nữ."

Anh dễ bị dục vọng đánh lừa nhỉ, nhưng ban nãy đùa khá vui đấy"Phủi bụi trên người mình Kurumi bắt đầu đi tiếp.

Muốn đối phó một tên biến thái như Hisoka thì cũng phải biến thái đến mức độ cao cấp.Cô quay lưng đi qua con đường đầy mũi tên mà không để ý đến Hisoka đang biểu hiện kì lạ.

Hắn ta sờ vào chỗ mà Kurumi đặt tay lên mà vuốt ve, ánh mắt phức tạp nhìn Kurumi.

Thích thú, sự chiếm hữu, sát khí và có một chút nhu hòa?

Đến cuối con đường thì xuất hiện một võ đài, có bảy người đứng ở đó và tự xưng là tội nhân, chỉ cần đánh bại thí sinh thì có thể giảm năm tù, đánh bại chúng thì có thể qua ải.

Nhưng nhìn con số năm tù giam của bọn họ thì có lẽ tới già mới mãn hạn, phải tiếc rằng bọn họ lại gặp Hisoka và Kurumi – Ma thuật sư biến thái và tiểu thư thích đùa có máu điên trong người.

Kết quả là kẻ bị tách rời bộ phận, người thì thành tổ ong, bị ghim thành con nhím,...

đủ để hiểu những kẻ biến thái này rồi.

Cả hai đến dưới đáy tòa tháp đầu tiên, chiếc loa gắn trên tường vang lên:- Đến thứ nhất: Số 44-- Hisoka Morrow- Đến thứ hai: Số 406-- Tokisaki Kurumi"Ân, tên của Kurumi bé nhỏ thật lạ nhỉ?

Họ đứng trước tên?"

Hisoka áp sát lại gần Kurumi, xoa xoa cằm tò mò.

Quả thực hắn không để ý đến việc này cho lắm, hắn chỉ quan tâm năng lực của Kurumi bé nhỏ thôi a."

Lượn cho trời nó trong"Kurumi ghét bỏ đi sang một chỗ khác cách xa tên biến thái tóc đỏ.

Hisoka thấy bản thân bị ghét bỏ liền chui vào một góc vẽ vòng tròn.- Đến thứ ba: Số 217—A RangzelTiếng thông báo vang lên, hóa ra là người quen.

A Rangzel nhìn thấy Kurumi ngồi một mình trong góc thì lập tức bay lại."

Mấy hôm nay cô đi đâu thế, đến bây giờ mới gặp"A Rangzel hỏi, Kurumi nhìn thấy trên người cô ta chỉ có một vết chém rất nông trên cánh tay, hoàn toàn không còn vết thương nào nữa."

Chỉ là một chút việc riêng, xem ra cô cũng giỏi nhỉ.

Vượt qua mà chỉ có một vết chém nông ở tay"Kurumi cười mỉm, xem ra người này cũng không đơn giản ngây ngốc như bề ngoài."

Bị tên đi cùng ám toán, trên dao của hắn có độc.

Chỗ này mém bị rữa ra í, may là tôi loại bỏ được nó nhưng vẫn còn sót trên miệng vết thương, vài giờ nữa sẽ tự biến mất"A Rangzel lắc lắc cánh tay, tên đi cùng cô đã bị xử lý trước khi ra khỏi đường hầm.

Cô ấy nghĩ rằng đi một mình là khá an toàn."

Có cần tôi giúp không, như vậy dễ bị sẹo đấy"Kurumi chỉ cần một viên đạn thì mọi thứ sẽ như ban đầu nên hỏi cô ấy có cần giúp không."

Hả, sẹo ư?

Tôi không muốn đâu!"

Dù có mạnh như thế nào nhưng A Rangzel vẫn là một cô gái, là con gái thì rất sợ để lại sẹo trên người."

Để tôi giúp cô vậy"Kurumi rút súng ra dí vào lưng A Rangzel, khiến cô ấy căng thẳng."

Ơ ơ, có gì từ từ nói đừng dí súng vào người tôi thế chứ, cô tính bắn chết tôi à?"

A Rangzel nghĩ rằng cô muốn bắn thì hơi sợ.(Dalet)Kurumi nói thầm trong miệng và bóp cò súng, tiếng động thì nhỏ nhưng trong khoảng không im lặng thì nó khá lớn thu hút sự chú ý của Hisoka về bên này."

Ể, không thấy vết thương nữa"A Rangzel ngạc nhiên nhìn cánh tay không có một vết gì cả, hoàn hảo như lúc đầu.

"Cô nghĩ rằng tôi sẽ bắn chết cô à, tôi không rảnh đến mức đó đâu"Kurumi cất súng vào bóng, hành động của cô từ nãy đến giờ đều nằm trong mắt của Hisoka khiến hắn tăng thêm sự thích thú đối với cô, và cả năng lực của cô.Một thời gian sau thì các thí sinh vượt qua bài thi cũng lần lượt tới, đã gần hết thời gian nhưng vẫn chưa thấy nhóm của Gon đâu hết khiến Kurumi cũng khá lo.

Nghĩ rằng cậu đã bị loại nhưng Gon và đồng đội lại xuất hiện vào phút cuối khiến cô cũng an tâm hơn."

Không biết tại sao cô lại bảo vệ đám nhóc đó nhưng nếu cần tôi giúp gì thì tôi luôn sẵn sàng"A Rangzel thấy cô quan tâm và bảo vệ đám nhóc Gon thì nói."

Năng lực của tôi dư sức bảo vệ đám nhóc con ấy, không phiền cô đâu"Kurumi đứng dậy khi nghe thông báo, A Rangzel khi nghe cô nói vậy cũng không tỏ ra khó chịu, bước đi bên cạnh Kurumi.
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 13: Săn đuổi


Chặng thứ tư chính là chặng thi cuối cùng, nếu vượt qua thì các thí sinh sẽ trở thành hunter đích thực.

Thể lệ của cuộc thi rất đơn giản: Kẻ săn và kẻ bị săn, nơi tổ chức là một hòn đảo.

Lấy thẻ của mục tiêu và hoàn thành nhiệm vụ sẽ vượt qua vòng thi, trong lúc đó nêu có người chết hay bị thương là chuyện bình thường.Kurmi đi loanh quanh rất thong dong, cho dù không tìm được mục tiêu thì cũng không sao, tốn một chút sức đoạt thẻ của kẻ khác thì sẽ đủ điểm vượt qua vòng thi, khá là đơn giản.

Tuy nhiên cũng có vài con chuột nhắc vẫn nung nấu ý định đoạt thẻ của cô, hy vọng loại được một kẻ đáng gờm sẽ làm giảm gánh nặng tâm lí cho chúng, quá là ngây thơ."

A Rang cô có thể xác định rằng linh cảm của cô không sai chứ?"

Từ khi Kurumi bước vào trong hòn đảo được một lúc thì A Rang đã nhanh chóng tìm được cô và cảnh báo rằng: Có kẻ truy sát 'Killer Queen' cũng chính là cô.

Chẳng biết lí do tại sao mà bọn họ lại ráo riết truy đuổi Kurumi vì cái biệt danh 'Killer Queen' nữa."

Chắc chắn, những kẻ được gửi đến đây đã tạo một kết giới quanh đảo, không một người thường nào có thể thấy bọn chúng"A Rang hơi thận trọng nói, nếu là lũ tôm tép thì không thành vấn đề.

Nhưng nếu 'họ' chơi lớn đưa một đám cao cấp đến đây thì khó đỡ hơn."

Bọn chúng ở gần đây"Kurumi cảm nhận được những nguồn sức mạnh khác nhau đã đi vào phạm vi cảm nhận của cô và có chiều hướng càng nhanh.Vừa dứt lời thì những bóng đen đã xuất hiện làm mặt đất chấn động, khi khó mù tan đi thì xuất hiện bốn người con gái.

Họ đứng cách mặt đất khoảng 10 cm, trang phục là váy thủy thủ và họ khá là xinh xắn đoán chừng 15-16 tuổi."

Theo yêu cầu của chủ nhân, hãy giao Killer Queen ra"Cô gái đi đầu có mái tóc đen, váy thủy thủ màu trắng viền xanh, đeo huy hiệu ngựa một sừng vòng nguyệt quế đỏ.

Da trắng và đôi mắt màu đen láy linh động."

Nếu không thì sao"A Rang thầm thở phào, chúng chỉ là binh lính bình thường không có gì phải lo.

Nhưng cô nghi ngờ rằng còn một kẻ đứng sau đang ở gần đây."

Chúng tôi buộc phải dùng vũ lực, con người hãy tránh ra"Cô gái tóc nâu nói, trên tay xuất hiện một thanh kiếm màu trắng.

Ánh mắt nhìn A Rang như nhìn kẻ địch, đúng là một cô gái không hiền hòa xíu nào.

Tiếc rằng kẻ bị gọi là con người- A Rang lại chính là một đứa hỏa tính có thừa, bị gọi là con người khiến cho tâm tình cô ta xuống dốc tột độ."

Cứ thử xem các ngươi có thể bắt được cô ấy không, ta sẽ cản đường đấy"Trên tay của A Rang xuất hiện một thanh kiếm bạc giống như một cây thánh giá, trên tay cầm có hai ngạnh nhọn và một vòng tròn, thanh kiếm nếu để đứng thì cao đến eo.

Nhìn tổng quan thì đây là một thanh trường kiếm, nhưng nó tỏa ra một cảm giác rất quái lạ."

Chỉ là con người, xử lí chỉ trong vài phút"Vẫn thái độ ngạo mạn, cô gái tóc nâu vẫn không biết mình đã chọc trúng ai đâu ni.

Bỗng cô ta thấy giống như rằng mình ngã ra đằng sau, đôi mắt nhìn thẳng lên trời.

Hình như chỉ có cái đầu của cô ta rơi xuống mà thôi, thân thể thì quỳ xuống đất với hàng máu lênh láng."

Ara ara, thật là đáng sợ quá, cô đáng sợ thật đấy A Rang-san"Kurumi ôm mặt run run như chẳng có dáng vẻ gì của kẻ bị sợ hãi cả, Thần Uy Linh Trang cũng được trang bị sẵn hồi nào A Rang cũng không biết."

Bớt xàm đi cô gái, cái đám tôm tép này cũng tìm được cô thì cái đầu của cô đã được treo thưởng rồi đấy.

Lơ là cái đầu bay đi hồi nào không hay"A Rang thật sự bó tay với cái tính hay đùa dai của vị đứng sau lưng rồi.

Cũng may là chỉ là binh tôm tép, gặp thủ lĩnh cái là toi.Ba người còn lại hồi thần trở lại sau cái chết của đồng bạn, nhìn Kurumi và A Rang một cách phẫn hận và sợ hãi.

Bọn họ chủ động tấn công trước, những chiêu thức hoa hoa lệ lệ xuất hiện nhưng với công phu né chiêu đẳng cấp của Kurumi thì chỉ là muỗi."

Zafkiel—Zayin"Kurumi bắn liền hai phát súng về phía bên kia, tóc xanh lá và xanh ngọc nữ nhân dựa vào linh cảm né tránh.

Nhưng viên đạn tiếp xúc gần với hai người đã phát huy tác dụng, hai người đó bị ngưng thời gian.

Xung quanh họ liền xuất hiện nhiều Kurumi khác đều chĩa súng vào họ.'Ara ara, hai con mồi ngon nhỉ''Lâu lắm rồi mới hoạt động trở lại''Đói lắm rồi'Các 'Kurumi' lần lượt lên tiếng khiến kẻ địch hoang mang."

Cô ta là cái quái gì thế?"

Cô gái tóc đen sững sờ, tay cầm kiếm hơi run.'Này 'tôi' sao chúng ta không lấy cô ta làm năng lượng nhỉ?'Một 'Kurumi' lên tiếng.

Kurumi thấy đó cũng lã mọt ý kiến hay."

Được thôi, ta cũng đói rồi""Zafkiel—Yub Aleph"Thiên sứ Zafkiel của Kurumi xuất hiện ngay sau lưng cô một cách đồ sộ, từ con số XI chảy ra một dòng đen đặc chảy vào thanh súng.

Kurumi bắn hai phát đạn vào hai người bị dính Zayin.

Cơ thể của bọn họ bị một màn đen bao phủ, con mắt đồng hồ của Kurumi quay liên tục không ngừng nghỉ."

Ta cảm thấy tràn trề năng lượng, linh lực và tuổi thọ của một tinh linh thật tuyệt vời.

A~ thật là no"Kurumi hiện ra một vẻ mặt thỏa mãn, rên rỉ một cách mê người.

Số năng lượng này khá lớn, đủ cho cô không cần ăn 1 tháng nếu không phải chiến đấu."

Cái con biến thái này là ai, ta không quen biết"A Rang chém bay đầu của cô gái tóc đen vừa ớn lạnh nổi da gà toàn thân khi nghe cái giọng điệu biến thái, kinh dị của Kurumi."

Thật là lãng phí, cho tôi cô gái đó nhé A Rang"A Rang lùi xa cái cô gái xấu số ấy, đã chết rồi còn bị lấy linh lực.

Kurumi bắn thêm một phát nữa thế là có thêm 2 tuần năng lượng, dù hơi ít nhưng cũng tạm được."

Xem ra thông tin ta nhận được là sai, không chỉ có Killer Queen mà còn có một Angela ở đây" Một giọng nói lanh lảnh vang lên từ sau một gốc cây.

Quà tết ^.^
 
Đồng Nhân Hxh: Yêu Thương Của Bóng Tối
Chương 14: Belane Asper


Kurumi không hề cảm nhận được một chút dao động nào, chủ nhân của giọng nói kia chắc chắn không hề tầm thường.

Cô ta cũng lộ diện, trên người là một bộ giáp bạc viền tím, vùng eo có một đóa hoa bách hợp trắng muốt đính lên.

Mái tóc màu tím khói cột thành đuôi ngựa, đôi mắt xanh đen ấy lạnh lùng cứng ngắc nhìn Kurumi và A Rang như nhìn một thứ đồ vật nào đó."

Cô muốn gì?"

Kurumi đã nạp Zayin sẵn trong súng, nếu người trước mắt này có hành động gì thì cô sẽ bắn để tranh thủ thời gian rời đi."

Cô ta là Đại nguyên soái Belane Asper, không phải thứ vô danh tiểu tốt gì đâu.

Chúng ta bây giờ mà đối phó với cô ta thì như trứng chọi đá, rút thì hơn"A Rang cũng lùi ra, thanh trượng kiếm xuất hiện trên tay chắn trước ngực.

Không ngờ bọn điên kia lại phái khúc gỗ Belane này đến đây, xem ra kì này khó chơi rồi."

Ngươi rất giống cô ấy, đã rất lâu rồi cô ấy không còn xuất hiện nữa"Belane Asper không để ý tới A Rang, cô ta nhìn thẳng vào Kurumi.

Ánh mắt ấy khá phức tạp, vui mừng có, nghi ngờ có, căm ghét có.

Kurumi không thể lí giải được đống thông tin này, cô chỉ biết người này đang nhầm cô với ai đó.Phập!Kurumi cảm thấy tay phải đau xót, khi nhìn lại thì từ khuỷu tay trở xuống đã không còn thấy đâu nữa.

Belane xuất hiện sau lưng cô từ lúc nào không hay, trên tay là một thanh trường kiếm nửa trong suốt, mũi kiếm còn nhỏ giọt máu tí tách.

Kurumi kinh sợ bắn Zayin vào vị trí của cô gái mặc giáp bạc đó nhưng không ngờ lại hụt."

Quá chậm"Thoắt cái Belane đã trở về vị trí ban đầu, nhíu mày nhìn về cánh tay bị cắt của Kurumi.

Người này mạnh nhưng tốc độ còn chậm và kĩ thuật chưa thuần thục, kể ra cũng là một mầm non tốt."

Zafkiel- Dalet"Kurumi nối cánh tay đã đứt ra trở lại với mình, trong lòng càng thêm hoảng hốt.

Người này quá nguy hiểm, cô cũng chỉ là một con sâu trong mắt cô ta thôi."

Belane, ngươi muốn gì?

Lũ điên đó đang có cái ý định ngu xuẩn gì nữa!?"

A Rang nghiêm mặt đứng chắn trước mặt Kurumi, chĩa kiếm vào Belane.

Dù cho đám người kia muốn gì cô ấy vẫn ngăn cản, cùng lắm đồng vu quy tận với bọn chúng."...Ta chỉ tới nhìn một chút, khuyên hai ngươi nên cẩn thận.

Cô gái kia cần nâng thực lực lên, sự yếu ớt sẽ khiến cô ta chết mà không biết tại sao"Nhiệm vụ lần này chính là giết chết Kurumi, nhưng khi nhìn thấy cô gái này Belane đã tự ý bỏ qua nhiệm vụ mà còn có ý nhắc nhở.

Cô gái này quá giống sư phụ, Belane không thể ra tay được.

Đây cũng là lần đầu tiên cô ta làm như vậy vì việc riêng tư."

Từ khi nào mà Đại nguyên soái lại có lòng tốt như vậy nhỉ?

Ngươi chưa chém bay bọn ta đã là chuyện lạ rồi"A Rang mỉa mai, một kẻ tầm cỡ như Belane chỉ đến đây để nhắc nhở vài câu có quỷ mới tin."..."

"Ngươi nên dè chừng hội trưởng lão"Belane im lặng một lúc, trải qua sự đấu tranh nội tâm thì bỏ lại một câu rồi rời đi."

Má ơi, tưởng đâu bay đầu rồi"A Rang vứt trượng kiếm ngồi bệt xuống đất, cánh tay lau những giọt mồ hôi không tồn tại trên trán."

Rốt cục cô ta là ai"Kurumi trở về trạng thái bình thường, sau một hồi ổn định cảm xúc liền bóp chặt bả vai của A Rang truy hỏi."

À thì cô ta là Đại nguyên soái kiêm vệ sĩ hoàng gia của nữ hoàng, một khúc gỗ chính hiệu.

Nhưng nữ hoàng đã không lộ diện từ hai trăm năm trước rồi, người có thể ra lệnh cho Belane chỉ có nữ hoàng và người sắp kế vị.

Xem ra phía bên kia đang có biến, cô là kẻ bị đem ra thành bia ngắm mà thôi"A Rang kể ra một loạt sự việc.

Cô ấy không chắc chắn là ai phái Belane tới đây, nữ hoàng thì khả năng không cao, người kế vị thì chưa được công bố.

AAA!

Đau đầu quá, không nghĩ nữa!"

Arr!

Kệ đi, chúng ta nên hoàn thành cái cuộc thi chết tiệt và rời khỏi cái hòn đảo quái quỷ này"Sau đó thì hai kẻ thần kinh Kurumi và A Rangzel lượn lờ trong khu rừng, những thí sinh tham gia đều được chứng kiến ít nhất một lần cảnh tượng hãi hùng mà hai người phụ nữ gây ra.--------Kurumi vẫn đang thất thần, chuyện vừa nãy đã khiến cô suy nghĩ rất nhiều.

Belane nói đúng, cô quá yếu để đối đầu với những kẻ tầm cỡ như bọn họ.

Chỉ mới là nguyên soái đã thừa sức giết cô thì những kẻ cao tầng còn mạnh hơn nữa.

Cứ đi thẳng một đường trong lúc suy nghĩ, Kurumi đã va phải một người."

Xin lỗi, tôi không...?"

Kurumi định xin lỗi nhưng khi nhìn thấy đó là ai thì hai từ cuối đã nằm mắc trong họng rồi.

À, tên hề điên đang đứng cười khúc khích."

Hisoka Morow""Ai u, quả táo nhỏ vẫn còn nhớ tên ta kìa, thật là hạnh phúc nha~"Nụ cười bệnh hoạn của tên này làm cô nổi da gà, bệnh biến thái có thể lây qua đường không khí, né ra xa xa là tốt nhất.Kurumi định lùi ra đằng sau thì cánh tay của Hisoka đã ấn cô lại vào trong ngực hắn, với chiều cao 1m68 của cô thì phải ngước đầu lên để nhìn cái tên hề đang phi lễ kia, và đập vô mắt cô là một gương mặt gợi đòn của Hisoka."

Quả táo nhỏ thật là ốm cũng thật mềm nha, ta kiến nghị em nên ăn nhiều một chút ~""Bốp!"

Tay của Kurumi trực tiếp đấm vô cằm nhọn của Hisoka, vì đau nên hắn buôn lỏng cánh tay đang ôm cô, nhân cơ hội đó cô lách người ra đứng cách hắn một khoảng."

Đau lòng quá đi, quả táo nhỏ đánh ta kìa""Nhưng nó làm ta hưng phấn nga~~~~"Nụ cười biến thái kia lại xuất hiện trên mặt Hisoka, không biết hắn đang có cái suy nghĩ quái quỷ gì trong đầu, hai tay hắn ôm lấy cơ thể bản thân mà vuốt ve nhẹ, đầu lưỡi miết nhẹ lên môi dưới rất yêu diễm."

Đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó, tôi sợ mình sẽ không kiềm chế được đấy"Cuối cùng Kurumi cũng không nhịn được nở một nụ cười biến thái với tên đối diện, ham muốn đập bầm dập Hisoka càng dâng lên, cô sợ không nhịn được sẽ đi lên giày xéo hắn mất.

Nhìn hắn quằn quại đầy vết thương dưới tay mình coi bộ rất kích thích nha!"

Nếu chúng ta hợp nhau như vậy thì nên đồng hành với nhau nhỉ ~~ Ta không ngại đâu""Tôi không hứng thú đi chung với biến thái, tôi chỉ là cô gái nhỏ bình thường thôi"Kurumi bỏ đi trước khi bản thân bị chọc tức điên, Hisoka nhìn theo bóng lưng của thiếu nữ kia mà cười khùng khục như mới nhặt được báu vật.

Illumi mà ở đây thì chắc chắn sẽ biết cái tên này sắp đi mưu hại con gái nhà lành rồi.-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Hisoka: 187cmKurumi: 157cm (Trước đây) 168cm (Hiện tại)=))))Lâu lắm rồi mới trồi lên, viết đoạn Kurumi và Hisoka gặp nhau ta rất vật vã luôn 🙂)))
 
Back
Top Bottom