Tâm Linh ĐÔI MẮT ÂM DƯƠNG

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
363586240-256-k657236.jpg

Đôi Mắt Âm Dương
Tác giả: HatDeTamTrang123
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Một câu chuyện tiểu thuyết kinh dị viễn tưởng!!!​
 
Đôi Mắt Âm Dương
Chương 1 : Những cuộc gặp gỡ bất ngờ


Vào một ngày trời âm u mây mù, tại một vùng núi cao trên tây nguyên hẻo lánh có một cô bạn tên Minh A, cô không có bạn bè chơi cùng nên cô đơn vì ngoại hình không được đẹp và cách nói chuyện thì chậm chạp, phải suy nghĩ rất lâu.

Vì sao ư... vì từ nhỏ cô không có bạn bè chơi cùng nên khi ai đó bắt chuyện cùng cô, cô lại không muốn làm người khác phiền lòng vì những câu nói vô tình của mình.

Trường cô chỉ có duy nhất Hà Y có thể nói chuyện với cô một cách thoải mái nhất.

Ở trường không ai là không biết đến một cách trò chuyện khá nổi tiếng thời bấy giờ, là bỏ thư trong hộc bàn rồi một người khác sẽ lấy ra đọc.

Tất nhiên rồi, một ngôi trường ở miền núi thì làm quái nào xây được một ngôi trường khang trang, mà nếu xây được thì cũng nhỏ lắm vì kinh tế còn hạn chế, nên mặc dù có 4 lớp cấp hai nhưng lớp 6 và 8 sẽ học buổi sáng, còn 7 và 9 thì học buổi chiều.

Muốn trò chuyện thì xé một mảnh giấy nhỏ, ghi những nội dung như là : " Chào bạn, mình là AA lớp BB " hoặc trao đổi qua lại.

Nhưng đáng buồn thay là không bao giờ gặp được mặt nhau vì khác giờ.

Lần đó, Minh A cũng đánh liều viết rồi cho thư vào trong hộc.

Sáng hôm sau, cô hồi hộp nhìn vào trong thì thấy đã có một mảnh giấy gấp làm 2 được xếp ngay ngắn bên mép bàn, tò mò nên cô mở ra xem, trong thư có lời hồi âm của một người " Chào, tôi là I Vãn ".

Minh A vui mừng đến mức muốn nhảy cẫng lên, mặt cô gái buồn rũ rượi ngày nào giờ đây đã trở nên tươi tắn hơn rất nhiều, Hà Y, một cô giáo của Minh A cũng thấy được niềm vui đó trên gương mặt cô nên cuối giờ đã gặng hỏi:

- Có chuyện gì mà dạo này em vui thế ?

- Chẳng có gì đâu cô - mặc dù rất muốn kể cho cô nghe , nhưng vì ngại mà đã không nói ra.
 
Đôi Mắt Âm Dương
Chương 2 : Tình bạn diệu kì


Cứ ngày ngày, I Vãn vẫn gửi những dòng tin nhắn tâm trạng đến Minh A và khi cả hai đã viết thư cho nhau được một tháng, Minh A nhận ra I Vãn có hoàn cảnh cũng không khác mình là bao, thực ra còn khổ hơn là đằng khác, và cũng nhận ra rằng cô chưa bao giờ có được một tình bạn dài hơn 1 tuần, thậm chí tình bạn là gì cô cũng không biết nữa * vì đã bao giờ có bạn đâu * .

Cô thiết nghĩ : trao đổi thông tin như thế này xem ra còn tốt hơn gặp mặc trực tiếp, cô chỉ sợ chính mình sẽ làm bạn ấy kinh tởm về dáng vẻ của mình.

Một buổi tối nọ, Minh A nằm trằn trọc suốt đêm trằn trọc suốt đêm và không ngủ được, cô suy nghĩ rằng đã kết bạn qua thư quá lâu, cô suy nghĩ người chị lớp trên ấy là ai, khi sự tò mò đến tột độ, cô đã đưa ra quyết định táo bạo rằng NGÀY MAI CÔ SẼ GẶP CHO ĐƯỢC CHỊ TA.

Y rằng như vậy, sáng sớm hôm sau, cô thức dậy sớm và soạn đồ đến trường như bao đứa trẻ khác ngoài kia, ngoài trời thì vẫn mưa lâm thâm, cơn gió thổi vào căn nhà sàn từng đợt từng đợt một, lạnh buốt cả da thịt, ấy thế mà ngoài kia bao đứa trẻ vẫn chịu nhiệt độ lạnh cắt da cắt thịt ấy để từng bước cực nhọc đến bên bến bờ tri thức.

Cô khẽ đánh thức mẹ và thầm thì nhỏ :

- Sáng nay con học phụ đạo ở trường , con đi mẹ nhé !!

Mới sáng sớm, lại vừa ngủ dậy nên không ai để ý đến lời Minh A nói, mẹ trả lời qua loa :

- Ừ đấy, mày đi đâu thì đi, mặc áo len vào kẻo lạnh lại ốm thì khổ !!
 
Đôi Mắt Âm Dương
Chương 3 : Đi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác


Minh A đi vào trường với vẻ mặt phấn khởi, nhanh chân ẩn mình trong nhà kho và chờ đợi....

Thoáng cái đã 2h qua,renggg.....renggg....ôi, tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi, lớp 9C nhốn nháo nhộn nhịp trò chuyện vui đùa.

Nào ai biết đến sự hiện diện của cô ở cửa lớp, Minh A nhìn vào chỗ đáng lí ra phải có người ngồi kia, nay lại trống vắng đến lạ.

Nhưng " nước chảy đá mòn " mà, cô chờ đợi tan trường.

Cô lại một lần nữa nhìn vào chiếc hộc kia, ai có ngờ mảnh giấy gấp đôi kia lại một lần nữa xuất hiện.

Chiều hôm đó, cô mở bức thư ra và thấy I Vãn lại than thở rằng sáng nay hát , cô giáo kêu bắt cặp để múa hát, nhưng cô thì lại chẳng có ai cả.

Minh A biết, I Vãn cô đơn và lạc lõng lắm, Minh A chỉ ước được học chung để bầu bạn cùng I Vãn, để không bị cô đơn, để nhận ra rằng mình còn ai đó ở bên và nhận ra cuộc đời còn đáng sống.

Khoan đã.....

Lớp 9C ư, ..... hình như cô Hà Y là chủ nhiệm, hỏi thử xem sao.

Giờ về, Minh A ráng níu Hà Y lại để hỏi cô biết về ai tên I Vãn không, gương mặt ấy, cử chỉ và hành động ấy, giống như một người khi bị nói ra chân tướng của sự thật vậy.

Cô nói cách đây 3 năm, học sinh của cô,à không, người bạn của cô,Y Vãn đã ch€t trong 1 vụ tai nạn không thể nào thương tiếc hơn.

Tồi tệ hơn nữa, Minh A có thể.... hoặc đang trò chuyện cùng một âm hồn mang tên Y Vãn.

Cô mời Minh A tối nay đến nhà cô hỗ trợ làm bản thảo, nhưng Minh A biết, không chỉ làm bản thảo đâu mà tất cả, tất cả mọi thứ đều được Hà Y dàn dựng nên một cách hoàn hảo
 
Đôi Mắt Âm Dương
Chương 4 : Nghi ngờ đến cực điểm


Tối hôm đó, sau khi hỗ trợ cô giáo Hà Y của mình làm bản thảo, cô mời Minh A ăn bánh trái và nghỉ ngơi, đồng thời cũng giải thích, cách đây 3 năm, trường ta có tổ chức một buổi hội trại và có đốt lửa trại nữa, thầy TPT châm dầu vào đã bị bén lửa, cô nói, lúc ấy thầy đã chạy tán loạn và tông phải I Vãn, ai cũng muốn cứu giúp nhưng tiếc là... cả hai.... không còn ai cứu được nữa rồi!

Bắt đầu từ hôm đó, nhà trường không bao giờ đốt lửa trại thêm một lần nào nữa.

Và kể từ đó vẫn hay có nhiều truyền thuyết kể lại là ngôi trường vẫn thường xuyên có ma, nghe xong câu chuyện Hà Y vừa kể, dư âm còn nên Minh A không dám về nhà.

Chiều hôm sau, Minh A viết thư gửi cho Y Vãn với nội dung như sau: " Khối 9 của bạn có ai tên Hà Y khóa 2010-2011 không ?

" đúng như dự đoán của cô, cô đã một lần nữa nhận được bức thư hồi âm từ Y Vãn : " Hình như là không hay sao ý, khối 9 của mình không có ai tên Hà Y cả."

Không đánh mà khai, đã ai nói Y Vãn học khóa 2010-2011 đâu nhỉ ?

Nếu chừng không lầm thì hộc bàn của Minh A như một cánh cổng thời gian của Doraemon vậy, có thể trao đổi những thứ từ tương tai đến quá khứ và ngược lại, vậy có lẽ.... cắm trại, đúng rồi, là cắm trại, phải ngăn chặn điều tồi tệ với cậu ý.

M

ặc dù biết là vậy, Minh A lấy hết dũng khí mà guier mảnh giấy nhỏ với thông điệp tránh xa đống lửa trại.

Nhờ lời nhắc đó mà Y Vãn đã...

đã thay đổi được quá khứ.
 
Đôi Mắt Âm Dương
Chương 5 : Tạm biệt Y Vãn


Y Vãn nói rất muốn gặp Minh A nhưng vì ở hai dòng không gian khác nhau và... hơn nữa một người là người âm, một người là người dương, lại ở hai thế giới cách biệt nên điều đó là hy hữu.

Minh A lần cuối gửi thư cho Y Vãn là : " Hẹn gặp bạn vào 15-5-2024 ."

Là sinh nhật của Minh A cũng là lễ tốt nghiệp của Y Vãn.

Mặc dù bán tín bán nghi nhưng Minh A vẫn 1 lòng chờ đợi.

Cộc... cộc...cộc...

đó là tiếng bước chân lên cầu thang, mở cửa, như một vị thần bước ra ánh sáng, đó là Cô Giáo Hà Y.

Vừa gặp Minh A liền nói : " Chào Y Vãn " cùng một nụ cười trên môi.

Cô Hà Y bất ngờ đến đánh rơi xấp thư, trong đó còn loáng thoáng dòng chữ : Chào, mình là Minh A .

Hà Y lúc này vẫn tươi cười như cô của mỗi ngày nhưng giờ đây lại đượm thêm hai hàng nước mắt buồn rũ rượi .Thực ra Hà Y, cô giáo chủ nhiệm của Minh A chỉ là một âm hồn mà Minh A có thể trò chuyện và nhìn thấy, ngoài cô ra thì không ai thấy Hà Y cả, và chính Hà Y là cô gái đã ch€t cách đây 3 năm về trước...

THE END
 
Back
Top Bottom