Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
130310318-256-k307746.jpg

Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
Tác giả: ThyDng922
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Thế loại : sinh tử văn , ngược , nam × nam , ....
( Mong mọi ng đóng góp ý kiến để mình rút kinh nghiệm ) Tags: nam×namsinhtuvanthuầnsinh​
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
đoản 1


Trong căn phòng hoa lệ có một nam nhân đang ngủ say .

Bỗng cảnh cửa mở ra một thân ảnh mặc hoàng bào bước vào ngồi xuống ghế ngày cạnh giường da tay lên bụng nhô cao người đang say giấc nói : " Huyết nhi hôm nay hoàng nhi có quấy ngươi không ?

" Đáp lại là sự im lặng của người trên giường nhưng đáp lại hắn là một cái đá của sinh linh nhỏ bé " hoàng nhi ngoan không được làm loạn , cho phụ thân ngươi nghỉ ngơi "
Một nha hoàn bưng một bát thuốc bước vào , đón lấy bát thuốc không một lời nâng nam tử trên dậy đút từ thìa thuốc với vẻ mặt cưng chiều .

Hết chén thuốc hắn bế nam nhân đó vào bồn dược đã được chuẩn bị .

Nhẹ nhàng xoa bóp cho nam nhân đang ngủ say .

Lúc này thật giống như lúc đầu tiên hắn gặp y .

Hai mươi năm trước , một hài tử xanh xao bị một người đoán hung đánh đập được hắn cứu về .

Trên đường về vương phụ lại ngủ gục trên xe ngựa .

Cũng từ đó y là ảnh vệ của hắn .

Là ảnh vệ trung thành , người nguyện vì hắn làm mọi chuyện .

Thất Hoàng tử của hoàng đế được cử đi đánh 30 vạn quân phản loạn của thái tử .

Một lần bị phụ kích một y đã dùng thân mình đỡ cho mũi tên vì vậy mà trúng hàn độc .

Loại độc tính sẽ hành hạ hắn suốt quãng đời còn lại .

Hắn lên ngôi hoàng đế được một năm .

Một năm ý là sự thay đổi của hắn .

Hắn vì một nữ nhân mà hành hạ y .

Năm Lâm Vương thứ hai , sau một lần hoàng đế say rượu làm tình với Huyết ảnh .

Y được phòng huyết tần tống vào lãnh cũng .

Ba tháng sau hoàng thượng bị thích khách hành thích trúng kịch độc làm mù mắt .

Y lại lần nữa đổi đôi mắt của mình lấy ánh sáng cho hắn .

Không lâu sau , người hắn yêu mắc bệnh nặng .

Chớ trêu thay chỉ hoả vi chưởng mới cứu được nàng .

Hoả vi chưởng chỉ có Quỷ lão bà mới biết .

Y lại là được cử đi với một sinh linh bé bỏng trong bụng .

Đến nơi thì Quỷ lão bà bị minh chủ võ lâm giết .

Y cũng bị minh chủ võ lâm đánh cho trọng thương nặng .

Trước khi chết Quỷ lão bà truyền hoả vi chưởng cho y và một quyển sách .

Vì y là con sư huynh bà người bà tìm bấy lâu .

Quyển sách đó nói về bí mật động trời của hoàng thất .

Sau khi cứu hoàng hậu y không kiểm soát được luồng công lực .

Lần y chịu kịch độc hàn băng càng ngày càng nhiêug
Đêm nọ thái tử cũ chưa chết cấu kết với hoàng hậu dẫn quân vào cung .

Sau khi y nghe tin dùng kính công bay đến .

Tuy mù nhưng hắn ở gần y , y đều biết .

Vì mùi hương của hắn làm y nhớ mãi .

Y liên tục dùng nội công không quan tâm bản thân , không quan tâm mình bị thương , ....

Mà y chỉ nghĩ Lâm Bảo Đức phải sống .

Đánh đến khi quân triều đình giải vây cho hắn, cũng là lúc 1 mũi tên bay đến bắn thẳng vào hắn .

Không trần trừ y đẩy hắn , mũi tên bắn vô y .

Y cười mãn nguyện mất ý thức .

Y nghe thấy tiếng hét của hắn gọi y " Huyết y !!!!

H..uy..ế.t ........y........ !"

"
" Không ...

Huyết ...nhi !!!

" Giật mình tỉnh giấc .

Thấy y vẫn đang nằm cạnh mình đang cau mày , co giật , ...hắn sợ hãi nói to : " Người đâu mời đâu mời thái y .

Mời thái y nhanh ...

Nhanh !!

"
Hắn ôm thân người lạnh nhưng băng của y , liên tục truyền nội công cho y , lẩm bẩm nói " Huyết nhi ngươi cố lên không được bỏ .

Cố lên hoàng nhi đang chờ ngươi đó .

Huyết nhi ..."

Thái y bị ám vệ đưa đến choáng váng chưa kịp phục hồi vội quỳ thì hắn quát " Nhanh xem Huyết nhi thế nào nhanh !

"
Sau một canh giờ thái y châm cứu cho y .

Thái y ra nói với hắn : " Hoàng thượng , thần sợ Huyết tần không trụ được .

" Hắn không nói gì chỉ nhẹ nhàng đi đến bên giường " Huyết nhi mệt lắm không , đau không trẫm xóa cho ngươi nhé .

Sẽ hết đau .

Lên ngươi đừng rời trẫm nhé . ..

" cứ như vậy hắn ngủ thiếp đi.

Tình trạng như vậy ngày càng tăng , giờ hắn sợ ngủ , ngủ dậy Huyết nhi của hắn sẽ không còn nữa .

Tình trạng của Huyết nhi ngày càng kém đi lên thái y viên luôn túc trực .

Thai nhi cũng được tám tháng , Huyết nhi của hắn ngày càng gầy mà thái nhi ngày càng lớn .

Càng ngày càng hoạt bát làm huyết nhi chịu tội ngày càng nhiều .

Vào một hôm của trên giường đột nhiên thổ huyết .

Sau 2 canh giờ hắn vui vẻ bước vào khi nghe tin Huyết nhi cả hắn tỉnh .
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
đoản 1 ( tiếp )


Tỉnh dậy được 1 tuần như Huyết nhi vẫn rất lạnh lùng với hắn .

Nhưng hắn không quan tâm điều ấy bởi vì hắn là người có lỗi trước .

Đến một hôm hắn đưa Huyết nhi đi tản bộ .

Đột nhiên Huyết nhi quỳ xuống " Chủ nhân , thuộc hạ có chuyện muốn xin người " y đưa nhánh mắt đầy dò xét nhìn hắn .

Cười sủng nịnh nói : " có việc gì huyết nhi cứ nói .

Việc gì phải vậy chứ ."

Rồi đưa tay đỡ huyết nhi dậy
" Thuộc hạ xin người hãy dành cho đứa nhỏ cơ hội sống và nếu được xin người cho nó một chút tình thương .

Dù sao nó cũng là cốt nhục của người mà " Nhất quyết không đứng dậy và lấy trong ngực cuốn sách Quỷ lão bà đưa cho .

" Đây là vật trao đổi "
Hắn hất ta làm miếng cuốn sách rơi xuống " Ngươi khó tin tưởng ta đến vậy sao ....

" Ánh mắt tràn đầy tức giận , tuyệt vọng .

Phất tay áo bỏ về thư phòng .

Ngoài ngự thư phòng người ta nghe thấy một loạt âm thanh đổ vỡ " rầm .....

đ .... o ...ang ....".

Công công thân tín nhớ khi ấy bước vào một thảm cảnh , đồ đạt bị vỡ la liệt nằm trên đất , hoàng thượng gục đầu trên ghế lầm bẩm "Tại sao ?

Tại sao không tin tưởng ta".

Từ hôm ý đêm nào hắn cũng uống rượu đến say mềm .

Đêm đó là đêm thứ 3 hắn không đến cùng Huyết tần .

Đang uống rượu thì Quế công công chạy vào nói : " Hoàng thượng , Huyết chủ tử ....."

Hắn quát " C...Ú..T..

"
" Nhưng Huyết chủ tử không xong rồi hoàng thượng ..."

Ông liều mạng nói '' Chủ tử bị băng huyết rồi ạ "
Mặt hoàng thượng lập tức trắng bệch chạy thẳng đến huyết cung hắn thấy những chậu máu được bưng ra .

Đến gần cửa hắn thấy tiếng rên yếu ớt của huyết nhi , tiếng hô của bà đỡ và thái y .

Đẩy cửa bước vào , mùi tanh của máu xộc thẳng vào mũi , Huyết nhi đang nằm yếu ớt trên giường bên dưới hạ thân không ngường băng huyết , đôi môi bị cắn nát , bụng bị thái y đẩy đẩy , bót bót biến dạng .

Chân hắn không thể đi chuyển được .

Hắn không tưởng tượng được Huyết nhi phải chịu nỗi đau lớn đến thế nào .

Hắn thấy Huyết nhi hộc máu .

Tim hắn như bị ai bót lại .

Hắn như rã thú đẩy bà đỡ ,thái y ra khỏi người y.

" Huyết nhi có ta ở đây rồi , đừng sợ , không ai làm đau huyết nhi nữa đâu" ôm y thật chặt sợ mất y
" Đau ..

đ.a......u " y rên rỉ
" Ta xoa cho huyết nhi sẽ không đau nữa ....

Xoa ...xoa " đưa tay xoa nhẹ bụng .Tay kia không ngừng truyền nội lực vào cơ thể gầy yếu đó .

" Cứ...u lấ....y.....

đ....ưa trẻ ......

X...i..n...n...g...ư...ơ....i..

A..A a " y khẩn cầu . hắn đau lòng nhìn y đôi mắt đẫm lệ " Các ngươi đứng đó làm gì còn không mau lại đây xem y "
" Hoàng thượng người cho huyết tần uống bát trợ sản này trước đi ạ " một lão thái y già bạo gan đưa bát thuốc cho hắn .

Hắn nâng y dậy cẩn thận từng chút đút cho y .

Vất vả uống hết bát thuốc thì công hiệu bắt đầu tác dụng .

Từng cơn gò cái đá của thái nhi làm y không thở được .

Thái y không ngường đẩy bụng .

Hắn ôm lấy y , trong sợ hãi .

Hắn thấy máu thật nhiều
Sau khi chỉnh thai nhi xong .

Đợi mãi mà không thấy thai nhi đi xuống .

Thái y , yêu cầu thánh thượng đổi tư thế sinh cho y "Hoàng thượng , người đỡ huyết tần quý , để thai nhi đễ đi xuống hơn" .

Y quỳ xuống người dựa vào hoàng thượng .

Cách này làm cho thai nhi xuống nhanh hơn nhưng nước ôi và huyết và ra lại ....

Bên dưới thái y bèn nhét ngọc trụ lạnh như băng vào trên dưới làm y rất khó chịu đã vậy còn bên trên bóp nắn bụng là y đau quá ngất nhưng không được .

Sau 1 canh giờ được rút ra .

Họ đưa vào miệng y một miếng sâm giúp y hồi phục ý thức .Đẩy bụng y , liên tục hô , "dùng sức" .Rồi kéo đứa bé ra .

Một tiếng khóc vang vọng khắp phòng .
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
Đoản 1 ( tiếp )


Thuận theo yêu cầu của nàng mình xin sẽ viết thêm một tập nữa về đoản một
——————————— mình là phân cách khác ———————————
Tiếng khóc vang lên .

" Huyết nhi" hoàng thượng gầm lên , ôm lấy huyết tần .

"Không ổn , còn một đứa nữa" thái y đỡ đẻ kêu lên .

Một thái ý khác tiến đến nói với hoàng thượng " xin người bình tĩnh huyết tần tạm thời chỉ nhất đi thôi .

Máu bên dưới cũng được thái ý cầm lại .

Chăn gối đã được đổi .

Vết máu trên sàn , giường đã được lau .

Trầm hương đã được đốt lên .

Khung cảnh lúc này không còn một chút dấu tích vừa sinh .

Chỉ còn người trên giường thi thoảng cau mày .

Hoàng thượng ôm trọn huyết tần trong ngực .

Tay liên tục xoa bụng , lưng để giảm bớt khó chịu cho ái phi mình .

Nghỉ được hai canh giời .

Trời bắt đầu hửng sáng .

Huyết tần bị cơn đau làm tỉnh .

Cơn đau quan thuộc như dao xé từ bên trong ra vậy .

Hai hàm cắn chặt để không phát ra tiếng động .

Tay bám lấy gối .

Cơn đau qua , cậu thấy hoàng thượng đang ngủ thiếp trên gối tay vẫn đặt trên eo cậu .

Trông ngài tiều tuỵ hẳn đi .

Mái tóc xoã không chỉnh tề , ria sau một đêm không cạo , đôi mày mọi khi hổ hách giờ đây cau lại .

Muốn đưa tay giãn đôi mài đó ra thì cơn gò thứ hai lại đến .

Cơn đâu này dài hơn - đau hơn cơn đau trước .

Do sinh một lần rồi nên sản huyệt cậu vô cùng ướt , nó làm cậu khó chịu .

Tỉnh dậy thấy huyết nhi cửa hắn đang đau đớn .

Tim hắn thắt lại .

Cơn đi qua trên người huyết nhi có một lớp mồ hôi mỏng .

Thấy một bàn tay đang xoa bót phía sau lưng .

"Ngài tỉnh rồi" giọng nói khàn đặc có phần suy yếu .

Hoàng thượng cười nhẹ hôn lên trán cậu một cái .

Lật người muốn ngồi dậy .

Nằm vậy bọng cứ víu xuống rất khó chịu , rất khó thở .

Hoàng thượng một tay đỡ eo để giảm gánh nặng , một tay nâng cậu dậy .

Vừa ngồi dậy xương chậu bị thai nhi đè lên đau đớn .

Cậu bắt lấy tay hiangf thượng phía sau .

Gầm nhẹ " a.....a ....." không tự chủ mà rặn xuống .

Mấy lão thái y canh bên ngoài lật đật chạy vào .

Họ bóp nắn bụng cậu , sự vùng vẫy trong vô vọng .

Hoàng thượng đằng sau ôm lấy cậu "Huyết nhi ngoan , không đau nữa đâu ..... xong rồi ......" người cậu không còn chút sức nào thì họ ta cho cậu .

Cậu dựa vào ngược người mình yêu chờ cơn đau đến .

Cơn đau đến cậu chị rên nhè nhẹ , ưỡn bụng lên .

Nhìn huyết nhi như vậy hoàng thượng rất đau lòng .

Cậu được mạng vào bể tắm chớ thuốc sinh sản .

Những làn nước nhẹ nhẹ làm xua tan cơn đau.

Cứ vậy cậu ngủ thiếp đi trong vòng tay của hoàng thượng.

Không được bao lâu cậu bị cơn đau làm tỉnh .

Đặt chân ra khỏi chậu vói dáng đứng .

Thai nhi đi xuống rất nhanh như cậu chịu giày vò nhiều hơn .

Đỡ cậu đi từng bước một .

Gần đến giường "bụt" nước ối lần hai vỡ .

Huyết cùng nước ối thi nhau chảy trên giường .

Cậu không còn sức để rặn , chứ vậy ngất đi.

Một thái y vứa đề trên bụng để thai nhi không lên trên nữa , một một người thò thay vào rạch sản huyệt ra để thò tay vào hôi đứa trẻ ra .

Rất nhanh .

Đứa trẻ ra đời lúc trười bắt đầu tối .

Sau đợt sinh đó Huyết tần một thắng sau mới tỉnh lại
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
đoản 2


" A ..

ách . ..."

Nam tử trên giường khẽ cau , tay đặt nhẹ lên bụng xoa " Bảo bảo ngoan , trách baba lười biếng phải không ??"

Ánh mắt đầy cưng chiều.

Nói xong vén chăn xuống giường .

Lúc này lộ ra chiếc bụng to bằng quả dưa đang không ngừng động đậy .

Vừa đứng dậy Như Mình đã cảm giác như lưng mình sắp gãy ra .

Một cơn trào ngược từ dạ dày lên .

" Oẹ ...oẹ......"

Bước xuống nhà Như Minh nhanh chóng chuẩn bị bữa sáng .

" Rầm "" tiếng cửa bị và đập mạnh .

" Hắc Tống sao anh uống nhiều vậy " Như Minh đỡ lấy nam nhân cao tuổi đang say men kia
" Cút ...

Ai cần loại hám tiền như cậu đỡ chứ !!!

Dơ bẩn " hất mạnh , bụng cậu đập mạnh vào cạnh bàn
" A...

Ách ....

" Ôm bụng rên rỉ " Sao giả vờ sao , tôi sẽ làm cho cậu thoả mãn , điếm cuồng dục vọng ....

Haha....haaaaaa..."

" Ư ...

Ư ...

" Tiếng rên .

Hắn thô bạo đâm vào cơ thể .

Mà không để ý rằng bên dưới nó đang chảy máu " Xin anh tha cho em ...xin nhẹ một chút .....

Đứa bé ...

A..a" Cậu khẩn cầu .

Không những không nhẹ đi mà càng thô bạo hơn " Haha ....

Không phải cậu rất thích sao "
Khi cậu đã ngất đi Hắc Minh không ngừng dừng lại .

Sau khi toả mãn , nhặt quần áo trên đất đi vào nhà tắm .

Tắm xong , đi ra đá Như Minh " cút đi. ...

Cút ..

" hắn đá mấy cái nhưng không thấy cậu cử động .

Đá mạnh hơn " Giả vờ sao " sốc ngược Như Minh lên .

Lúc ý hắn bắt đầu thấy có gì đó không đúng .

Người cậu lạnh , đôi mắt nhắm chặt quanh phòng có một có mùi gì đó tanh tanh.

Nhìn xuống Hắc Tống thấy hạ thân cậu đang chảy máu không ngường , trên ga giường màu máu thấm đỏ một vùng .

Vội vàng bế cậu đến bệnh viện .

Hai tiếng ngồi ngoài của phòng cấp cứu .

Hắn cảm thấy hoang mang , lo lắng .

------ Phòng bác sĩ -------
"Hắc tổng , phu nhân của cậu sợ phải sinh .

Thái nhi đã xuống thấp , xuất huyết nhiều với sức khoẻ phù nhân không tốt nên không thể sinh mổ được .

Giờ chỉ phụ thuộc vào sức phụ nhân thôi .

Mong hắc tổng chú ý .

" Bác sĩ già nói
Thân thể Hắc Tống hơi rung " Tôi biết rồi " lạnh lùng nói
--------- Phòng hồi sức --------
Người trên giường vẫn đang hôn mê thì thoảng hơi cậu mài một cái .

Hắc Tống tiến đến cạnh giường tay đặt lên bụng đang dao động mạnh liệt của Như Minh .

Tâm tình lúc này của hắn hỗn hoạn " không .. .. cậu ta là kẻ mà ghét cơ mà !!!"

Bỏ ra ngoài .

Điện thoại rung .

" Đại ca em tìm ra rồi " đầu bên kia .

" Biết rồi .

Tôi đến ngay .

" Đi ra ngoài mà không chú ý đến người vừa trong phòng cấp cứu đi ra .

" A...

A ..

ư .....

Ách .....

Bảo Bảo ngoan .....

Đau ...

" Người trên giường rên rỉ .

Trông Như Minh lúc này không khác gì được vớt từ dưới nước lên .

" Phụ nhân tôi tiêm trợ sản vào .

Sẽ đau hơn một chút để đẩy nhanh quá trình sinh sản " bác sĩ già giải thích
" Được ....

Ư ....

Bác sĩ ......

Tôi...a...a.

X...i...n ông ....dù thế ....

Nào ....

Đ .....i ..nữ ...a. ...

Đứa bé ......

Xin ....ông ....

A...

Ách " Như Minh khó nhọc nói
Thuốc tiêm vào một lúc luôn .

Bụng như có ai đang bóp từ bên trong vậy .

Một tiếng trôi qua , thai nhi vẫn chưa xuống .

" Phu nhân cậu đứng lên đi một lát cho thai nhi nhau xuống .

Cậu đứng lên được không ?

" Bác sĩ già con tiêm thêm một mũi trợ sinh vào người cậu .

" A ..hahahhhhaaaa......

Ách " Như Minh không tự chủ ưỡn bụng tay nắm chặt ga giường .

Gật đầu ý nói " được" .

Vừa đứng lên , bụng càng chịu trong lực lớn , nặng trĩu xuống kiến như suýt chít nữa ngã .

Lưng lại càng chịu tội hơn như muốn gãy ra .

Máu từ huyệt chảy ra không ngừng .

Đi được vài bước cảm giác chướng đau càng lớn .

Máu chảy theo những bước Như Minh đi .

Trông cậu lúc này không khác gì một con vật bị chủ bỏ được nhân viên cứu hộ cứu chữa .

Thấy không ổn bác sĩ cho quỳ trên sàn người úp lên bóng sinh.

Hắc Tống bước vào thấy Như Minh đang nằm trên bóng sinh , người ướt sũng .

Trên sàn là bê bết viết máu , hậu huyết của Như Minh cũng đang rỉ máu .

" Hắc tổng " bác sĩ già chào hỏi .

Như Minh hơi quay người nhưng ra cửa .

Đứa bé biết cha nó đến vui mừng đá mạnh hơn " ư ...

A ...

Ách " .

"Tình hình cậu ta thế nào?"

Mắt nhìn vào cậu
" Không khả quan lắm .

Cậu lại đây giúp phụ nhân một chút .

" Ông bác sĩ thở dài gọi hắc tổng .

Cơn gò đến cậu bám chặt áo , tai cậu đõ ù rồi nên không nghe thấy anh nói .

Ông vòng qua bụng Như Minh bóp không những vậy thì thoảng còn chuyển sang lưng .

Như Minh đau không diễn tả nổi " đừng ...

Ư ....

Đau " hất tay bác sĩ ra " Hắc tổng nhìn kĩ chưa...

Làm như vậy ...

" đang nói bị Như Minh hất tay ra .

" Phu nhân làm như vậy thai nhi sẽ xuống nhanh hơn .

Người chịu khó một chút " ông giải thích cho Như Minh , rồi đứng dậy chờ Hắc Tống vào chỗ ông
Bóp được một lúc nhưng Hắc Tống và Như Minh chưa ai nói một câu , ngoài tiếng thi thoảng rên rỉ của Như Minh ra thì không có gì khác .

" A!!!!

A a a a .. .

Ách " Như Minh ôm bụng kêu " ách " một tiếng động nhỏ dịch vàng vàng cộng máu cậu chảy xuống hai đùi .

" Tiểu Minh làm sau vậy ?" vội ông cậu và Hắc Tống .

" Bác .....s....ĩ ....

" Đặt cậu nằm xuống , vộ vàng đi gọi bác sĩ .

" A ....

A.....

Ư ư ....

" hết hơi Ngã vào người Hắc Tống .

" Tiểu Minh cố lên " Hắc Tống không ngừng động viên " Tiếp đừng bỏ cuộc " " ư ư ...

Ư ...

A " nắm chặt ga giường dồn sức rặn .

" Đầu ra rồi " " tiếp tục phụ nhân..... !!!

" Bác sĩ già không ngừng động viên
" A....

A...

Ách " Như Minh tay nắm chặt ga giường , công người rặn .

" Oe...

Oe oe...."

Tiếng khóc mổ sinh linh trào đời .

Trên máy đo nhịp tim giờ đây suất hiện một đường thẳng .

"Tút tút "
Bác sĩ già vội đưa đứa bé cho y tá .

" Chuẩn bị máy kích điện "
Trong đầu Hắc Tống lúc này toàn là câu nói của đàn em " Đứa trẻ đã cứu anh năm xưa là chị dâu ạ ....

Hắc Hắc đây là vậy đính ước chúng ta , .....

Khi chia xa nhé .....

Anh hứa quanh lại đấy .....

" Lắc đầu liên tục " Không .....không .....

Tiểu Minh em không được xảy ra chuyện gì . .....

Em phải chờ Hắc Hắc bù đắp nữa mà
Bác sĩ từ trong phòng cấp cứu đi ra lắc đầu nói " Hắc tổng vợ cậu ....

"
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
Đoản 2 ( tiếp )


" Hoắc tổng chúng tôi thật lòng xin lỗi .

Người gặp phu nhân lầ cuối đi ạ ....."

Bác sĩ gập ngừng nói ra .

Anh không muốn nghe họ nó cậu sẽ chết .

Tất cả họ nói là dối trá , anh sẽ không tin .

Minh Minh sẽ khoẻ , 5 ngày nữa sinh nhạt anh rồi .

Anh sẽ cùng cậu ăn bánh kem .

Cứ vậy anh thờ thẫn bước vào .

Phòng mổ Dày đặc mùi sát trùng, máu tanh.

Làm anh không thích chút nào.

Đặc biệt là người con trai đang nằm trên cạnh dày đặc mùi sát trùng, máu tanh.

Làm anh không thích chút nào.

Đặc biệt là người con trai đang nằm trên giường mổ đó .

Sắc mặt cậu Trắng bạch, cậu đang nhìn về phía anh như đang chờ mong anh đang đến gần .

Anh Nắm lấy đôi bàn tay gầy kia .

"Hoắc Tống , Em biết anh không thích em.........Nhưng .....

Xin anh hãy chăm sóc........ con chúng ta....... bằng vật này" anh thấy một thứ gì đó lành lạnh được đưa đến tay anh .

"Chăm sóc nó thật ..... tốt nhé" cậu cười nhẹ một cái rồi tay từ từ buông tay anh .

Nó buông thõng xuống .

Từ lúc thấy cậu không hiểu sao chân tay cứng lại , cổ họng không phát ra được âm nào .

Tay cậu buông tay anh ra như ai khoét vào tim anh vậy .
————- 5 phút sau ———-
Họ thấy anh bế cậu ra khỏi phòng .

Anh nói "Anh không đồng ý đâu nhé .

Chúng ta đi xem con đâu" cứ như một người chồng bắt người vợ ham , Chạy trốn của mình về và trách cứ nhẹ nhàng.

Anh bế cậu đến phòng ấp sơ sinh .

Để cậu xuống dựa vào vào lòng anh .

" Bảo bối , con ở đây mấy hôm.

Cha và ba đưa con về nhé .

Giờ baba mệt rồi cha đứa baba về trước .

Baibai , mai cha lại đưa baba đến gặp con" anh nhìn con nói .

Về đến nhà , anh bế cậu lên giường nói " vợ nghỉ chút đi .

Anh đi xuống bảo quản gia làm chút đồ ăn cho em ."

Nói xong anh đặt nụ hôn lên trán vợ mình .

Đêm đến , anh ôm cậu vào lòng .

Cái lạnh của sự chết , hình như anh không cảm nhận được .

"Minh Minh giận anh đúng không ?

Là anh sai được chưa , em dậy ăn đi .

Đừng nhịn như vậy không tốt đâu ..... em ngủ nhiều thanh heo đó ....... anh làm em đau xin lỗi ...... em đâu anh xoa cho em nhé"
Sáng sớm , họ vẫn thấy thiếu gia đi làm .

Thiếu gia còn bảo "Đừng làm phiền thiếu phu nhân ngủ , nhớ cầm đồ ăn lên cho cậu ý" rồi thiếu gia đi ra khỏi nhà đến công ty .

Chiều đến họ thấy thiếu gia và một đoàn người đằng sau đi vào căn phòng nhỏ bên trái cạnh phòng thiếu gia .

Sửa sang nó thành phòng trẻ con .

Phân phó xong , họ thấy anh đi vào phòng .

" Minh Minh anh có quà cho em xem này" em lấy từ trong túi ra một cặp nhẫn .

Đeo vào tay cậu một cái tay anh một cái .

"Chờ anh một chút nhé" anh đi tắm .

Tắm ra anh " Minh Minh anh sạch rồi ôm em sẽ không làm bẩn em đâu" anh cứ vậy ôm cậu bào lòng lẩm bẩm về việc anh gặp con việc công ty .

Dù đáp lại anh là sự yên lặng .

Cứ vậy 3 ngày .

Hôm đó , bảo bối được anh bế về nhà .

Đặt trong nôi xong thì anh về phòng .

Anh không thấy cậu .

Đôi mắt anh đỏ ngầu , bước ra túm áo ông quản gia gầm lớn " Minh Minh em ý đâu , mấy người dấu em ý ở đâu rồi" .

" bà chủ mang ....... mang ......

ý .....

đi ......"

ông lắp bắp trả lời .

Tiếng khóc thất thanh trên tầng làm anh buông lỏng cô áo ông quản gia .

Anh thấy mẹ anh cầm hũ tro đi vào .

Tim anh đau lắm .

Cổ hỏng từ đâu tràm một dòng máu " Mẹ ..." anh chỉ tay về phía bà rồi miệng phụt máu ngã xuống .

Anh nhận ra anh không có gì về cậu hết .

Ảnh cuối không , một bộ quần áo tử tế không .

Đi xuống nhà kho nơi cậu từ sống .

Nơi đây thật lạnh .

Chiếc chăn mỏng , gối được làm bằng mấy chiếc áo cũ .

Bóng đèn tù mù .

Hai chiếc hộp được đặt trên bàn nhỏ .

Một hôm để chiếc khăn tự đan bên trong là lá tư đang viết dở .

Chiếc hôm kia đựng một chiếc lọ thuỷ tinh cũ rỗng , một bức anh cưới bị anh xé nát được cậu tỉ mẩn gắn vào , đăng khí kết hôn .

Chiếc lọ vs chiếc dây chuyền hôm ý cậu đưa anh là vật năm xưa anh đưa cậu .

Đầu giường là hôm thuốc và sữa giá rẻ .

Một đêm anh có thể uống chai rượu hay bữa ăn đến vài chục triệu .

Vợ anh chỉ uống loại thuốc - sữa rẻ nhất trên thi trường .

Họ thấy thiếu gia , treo tấm ảnh cười bị thiếu gia dốt lên tường phòng ngủ , phòng khách .

Họ thấy thiếu gia treo quần áo cũ cửa cậu minh lên tủ .

Họ thấy thiếu gia chăm sóc cậu chủ nhỏ .

Họ thấy thiếu gia rảnh sẽ ôm hộp tro ra ngoài ngồi hoặc đi dạo .

Trong nhà có bốn thứ không thể dụng vào : một cậu chủ nhỏ , hai hũ tro , ba hộp đựng kỉ vậy của Phu nhân , bốn là chiếc khăn .

Và họ cũng từ ấy không thấu thiếu gia cười nữa
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
đoản 3


" Thiếu gia , mời người dậy ăn sáng .

Lão già đang chờ người " một vị quản giá già đang nói với nam thanh niên trên giường .

" Ư .ư...

"nam thanh niên nhíu mày .

Quản gia thấy vậy vội đỡ cậu ngồi dậy .

Chăn rơi xuống , lộ ra chiếc bụng to đến dọa người .

Ông nhẹ nhàng xoa phần lưng giúp cậu .

Bảo bối trong bụng biết ba nhỏ của chúng dậy liền tra hỏi .

Vội chống thắt lưng đứng dậy vào nhà vệ sinh nôn " oẹ ...

Oẹ ....

" Nôn một lúc khiến người cậu mệt lả , mặt không chút huyết sắc .

Quản gia đi vào trên tay cầm ly nước cho cậu xúc miệng .

" Ông ra ngoài đi tôi muốn đi vệ sinh " cậu mệt mỏi nói .

" Vâng "
Một lúc sau một người đàn ông khoảng 30 tuổi mặc áo sơ mi quần âu xuất hiện trong phòng .

Ông mở cửa nhà vệ sinh thấy cậu đang cởi quần áo ra .

" Hiên nhi muốn tắm sao " vẻ mặt sủng nịnh " vâng "
Bàn ăn có hai người khác đang chờ họ .

Họ đang đọc công văn .

Khi thấy trên cầu thang cậu và Huy xuống , họ đặt công văn xuống bước về phía Cậu .

" Hiên nhi hôm nay 4 bảo bối không quấy con chứ " Hiển lên tiếng .

" Không ạ " cậu cười nhẹ nói .

Đỡ cậu ngồi xuống thì bắt đầu ăn sáng .

Thấy cậu dừng Lâm hỏi " sao vậy ?

Đồ ăn không hợp khẩu vị sao ?

" Lo lắng .

Vì cậu nhỏ tuổi lại mang thai 4 lên cậu rất gầy cộng với cả thai nhi hành thường xuyên nên cậu cũng không ăn được nhiều .

Cười nhẹ " con cảm thấy hơi đắng miệng một chút thôi ạ .

Các cha ăn đi , đừng lo ...

Con vẫn khỏe mà " trấn an các cha , cầm cốc nước cảm lên uống mong đợi vị chua của cam làm cơn buồn nôn xuôi xuống .

Ba người họ nhìn nhau thở dài
Ăn xong họ vội vàng đến công ty .

Sau khi các cha rời đi cậu cũng được quản gia đỡ Đi dạo một chút , rồi lên phòng nằm .

Trên giường cậu xóa bụng tự cười bản thân " chỉ là thế thân " .

Không phải cậu quá giống Phúc thì họ cũng không như vậy với cậu , đã không nhận một thằng bán vé số không nhà , không tiền , khônga cha mẹ như cậu về làm con nuôi .

Cậu mãi mãi chỉ là kẻ chạy theo cái bóng của Phúc .

Cái thai này chỉ là nút thắt vô hình đối với họ và cậu .

Sự lầm lỡ , sự khinh bỉ , ...... vô thức mà cậu rơi nước mắt .

Thai nhi làm loạn cả chiều khiến cậu không nghỉ ngơi được .

Tối cậu chờ mãi mà không thấy 3 người họ về .

Quản gia bảo cậu đi nghỉ trước khi nào thấy họ về thì ông sẽ gọi .

Ba người về trong tình trạng say , như mọi lần hộ lôi cậu ra làm công cụ phát tiết .

Làm xong họ bỏ đi và nói " Cậu không phải Phúc nhi " .

Nước mắt cậu chảy dài miệng cười chua sót .

Họ rời đi cũng chính là lúc cậu đau nhất .

Lần này không may như các lần trước chỉ cần uống thuốc an thai là bụng hết đau .

Nước ối đã vỡ từ lúc họ điên cuồng hành hạ cậu .

Họ rời đi , cậu liên tục dùng sức rặn , cậu sợ đứa bé chết ngạt .

Nhưng không biết rằng tử cung chưa mở nên cậu dùng sức đến cỡ nào thì đứa bé cũng không ra được .

Hai tiếng sau , như thường lệ quản gia buốc vào thu dọn phòng .

Ông bước vào thì thấy cậu đang chợt vật nới những cơn đau và sắp ngất đi .

Ông định chạy đi gọi các lão gia thì cậu kéo tay ông lại .

" Đừng .

Đừng gọi họ ...

Họ...ách ...a" Van xin .

Ông nhìn cậu và nghĩ giờ mà gọi các lão gia họ có khả năng còn hành hạ cậu tiếp cũng lên .

Đợt đau đi qua cậu nói tiếp "Khi nào trời sáng thì bác hãy gọi .

Cho họ nghỉ một chút .

Giờ cháu vẫn chịu được " cậu vội khép hai chân lại cho nước chảy chậm một chút để .Ông không nhìn thấy nhưng không thể nói gì được cả.

Nhìn cậu một lúc lâu ông đỡ cậu đi vài nhà tắm , rồi người thay ga ở ngoài vào , chờ cậu tắm xong , nằm lên giường rồi mới đi ra .

Họ sau khi đi được quản gia thông báo cậu vớ ối thì nói " gọi bác sĩ đến chưa" .

Bác sĩ đến nơi thấy cậu đã xuất huyết.

Huy , Hiển , Lâm lo lắng + giận dữ .

Cậu đang nằm trong ngực Lâm trong tình trạng mê mẩn , miệng không ngừng rên rỉ .

" Thưa ngài cậu ý không khả quan lắm ..." chưa nói hết ba ánh mắt lạnh thấu xương đã nhìn ông " Tôi sẽ cố gắng hết sức ngài yên tâm " cậu thì thào nói " mong..a ...ách .....

ông cứu đ.....ứa trẻ trong bụng.... cháu ....

A...

Ách "
"Thai nhi không chịu xuống , thêm tình trạng xuất huyết .

Lần này mạng cậu bé kia khó qua rồi .

" Nghĩ thầm .

Ông lấy một chai nước trợ sinh truyền cho cậu .

Tác dụng của trợ sản tác dụng : đã đau như có ai đó lăn trì trong bụng , giờ lại thêm như ai đó không ngừng bóp bụng cậu kiến cậu không thở được kêu lên thảm thiết .

Một tiếng trôi qua kết quả không như mong đợi .

Ở một chỗ cậu quỳ , người úp lên trái bóng sinh .

Khi úp lên cậu cảm thấy hạ thân căng cứng , lưng đau sắp gãy , bảo bối không ngừng khó chịu đấm đá mạnh bạo hơn nhưng điều cảm thấy an ủi duy nhất đó là cậu cảm thấy nó đang xuống , người thân duy nhất trên đời của cậu sắp ra đời .

Khi nhìn thấy cậu chật vậy như vậy 3 người họ cảm thấy không đành lòng , sợ , đặc biệt là đau như ai đó móc tim họ ra vậy .

" Không mình yêu Phúc nhi cơ , cậu ta chỉ là thế thế thân " họ vội vàng đi ra ngoài .

Thấy thái nhi bắt đầu xuống ông bác sĩ liên tục kêu cậu dùng sức .

" Ư ...

Ách....

A...

A...

" " Tiếp tục nào "....

Máu không ngừng chảy .

" Đầu ra rồi cố lên " cậu dồn hết sức rặn " a...

A....a....

" .

" Eo ...eo...eo " một tiếng khóc to.

Vì đứa đầu ra lên đứa thứ 2,3 rất thận lợi ra .

Đến đứa thứ 4 to quá lên không thể ra .

Lúc này cậu đã rơi vào trạng thái hôn mê , hơi thở yếu dần .

Bác sĩ quyết định ....

Ba tiếng khóc liên tiếp của những đứa trẻ mới trào đời đã đánh thức ba người đàn ông ở ngoài .

Họ chạy vào thì thấy bác sĩ đang kéo đứa nhỏ cuối cùng ra , máu xộc lên mũi và ....

Cậu không còn sức sống .

Đứa trẻ thứ 4 ra đời là lúc ....
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
Đoản 3 ( tiếp )


Đứa trẻ thứ 4 ra đời là lúc tiếng Tít tít .... dài của máy móc trong phòng vang lên .

Cậu đôi mắt nhắm chặt , tay chân đều lạnh đi .

Nhưng trên môi cậu có một nụ cười cậu đã không còn là thế thân cho Phúc nữa .

Bốn đứa trẻ được đưa đi .

Nhưng cậu thì bị họ lãng quên .

Quản gia thương tình đưa cậu về quê ông an táng .

Từ khi cậu đi 3 người họ nhận ra thiếu hình bóng cậu .

Thiếu người chờ họ chở về .

Người nghe họ san sẻ .

Hay đơn giản là nụ cười .

Mà không ai mang lại cho họ cả .

Phúc nhi khác cậu , Phúc nhi là đứa trẻ thích sự ồn ào , náo nhiệt .

Còn cậu là sự lắng nghe , im lặng .

Họ cho người tìm cậu .

Tìm lâu lắm mà không thấy cậu .

Bốn đứa trẻ sinh ra .

Thì đứa trẻ đứa thứ tư rất giống cậu .

Vì nó bị nghẹt hơi lâu nên ảnh hưởng đến sức khoẻ , từ một đứa trẻ bụ bẫm sau bảy ngày nằm trong lồng kính với sự đấu tranh giữa sự sống và cái chết thì nó đã bé hẳn đi .

Tuy như vậy nó rất ít khóc ít , nhiễu như ba anh trai mình .

Im lặng , chịu đựng hệt như cậu .

Đến một hôm nọ , quản gia xin nghỉ phép về quê mấy hôm .

Khi ông lên cầm trong tay một hũ tro và một quyển nhật kí nhỏ đưa cho ba người họ .

Rồi ông lẳng lặng đi vào phòng các cậu chủ nhỏ .

Họ im lặng vươn tay mở quyển sổ ra .

Ngày 12/7 .... hôm nay mình biết tin mang thai vui quá .

Họ rất vui
Ngày 20/7 ... nó phản ứng thật mạnh làm cả người mình ói suốt .

Hôm nay họ say quá , họ luôn miệng gọi Phúc nhi .
.....

Ngày 3/1 .... hoá ra họ vẫn coi mình là thế thân .

3 hôm liên tiếp đều làm việc đó , không biết bảo bối sao không .

Bụng mình cứ lâm râm đau suốt .

Dù sao cũng giúp họ giải toả . ....
.....

Ngày cuối cùng trong nhật kí
Ngày 28/1 .... họ liệu yêu mình không nhỉ .

Mình chỉ lỡ lời nhắc đến Phúc thôi .

Họ đánh mình .

" cậu chỉ là thế thân , một thằng thế thân thôi đừng mộng tưởng " .

Đứng chỉ là thế thân haha .

" bảo bối con đừng trách ba người họ nhé "
Họ không nói một lời lẳng lặng bỏ vào phòng làm việc riêng .

Về cậu không còn gì cả .

Một bức ảnh sao ?

Họ cũng không .

Một chiếc áo hay cái khăn đều không .

Họ cho người vứt đót đi từ hôm cậu đi rồi .

Họ sợ cậu làm dơ Phúc .

Tất cả về cậu ngoài quyển sổ , hũ tro và 4 cục cưng nhỏ thì chẳng có gì cả .

Lâm thấy trong ngăn kéo trong phòng một hộp nhỏ .

Chiếc hộp này đã từng thấy cậu cầm nói " đây là những thứ quan trong với em " .

Anh cười nhẹ mở ra .

Chiếc vòng ý , chiếc vòng ba anh em họ đã trao cho người hàng xóm cũ thứ mà bọn anh mặc định Phúc làm mất .

Đang thẫn thờ thì tiếng vỡ ngoài phòng vọng vào .

Bụi tro bay khắp nơi , những mảnh vỡ trộn vào đống tro vung vãi trên sàn .

Họ thấy lâm đứng yên mắt vô hồn nhìn .

Họ lại có đôi mắt đỏ ngầu muốn giết người .

Tay trần cứ vậy bốc vào lọ khác .

Tay nhuộm máu .

Xong họ thấy lâm lấy một hộp nhỏ trong túi ra bỏ từng vật nhỏ vào bình .

Một tấm ảnh , một chiếc lắc tay và thứ là hai người họ chú ý nhất là chiếc vòng cổ .

Họ không nói nhưng tim họ có ai đó đâm thật đau .

Đến khi bên trong hộp chỉ còn 3 chiếc bút .

Bút mà cậu tặng sinh nhật bị họ tức quăng vào thàng rác .

Mỗi năm 3 cha sẽ mất tích một tuần .

Trong một tuần đó họ đến nhưng nơi họ và ba đến .

Làm một ít thức ăn mà ba thích ăn .

Những lúc họ mệt mỏi nhất thường đứng trong phòng ngủ hàng giờ nói chuyện với ba .

Rồi về phòng đọc sách .

Hôm nào các cha cũng vào phòng sau giờ cơm nói chuyện vs ba 30 phút mới rồi ra .

Lần nào anh em họ cũng nghe lén .

Họ nghe thấy cha nói anh em họ thế nào , hôm nay họ gặp việc gì .

Nhưng sau cùng họ cũng nói " anh sử lý công việc đây , yêu em" và đặt nụ hôn lên hũ tro .
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
đoản 4


" Xin anh thả tôi ra ...

Xin anh đấy " cậu lùi lại sợ hãi
" Dám trốn !

Hình như tôi hiền với Cậu quá thì phải "hắn cười khinh bỉ tiến lại phía cậu
" Xin anh mà thật tôi ra " cậu quỳ xuống khuôn mặt đầy nước mắt
Hắn lại gần ghé sát tai cậu nói " Tôi chưa chơi xong , không ngoan nữa gia đình cậu sẽ....

" cười lạnh
Đôi Mắt vô hồn nhìn hắn " không !!

Ba mẹ , đệ đệ "
" Nghe lời tôi thì gia đình cậu không sao " giọng hắn vẫn lạnh như vậy
" Xin anh đừng làm vậy " cậu nhìn hắn cầu xin
" Vậy phải nghe lời tôi nghe không " hắn đứng dậy tiến gần tủ rượu .

Lấy một chai vang đỏ năm 1962 ra rót lấy 2 ly ( một ly bỏ chất kích dục ) .

Tiến gần về phía cậu " uống " đưa ly pha thuốc cho cậu
" Tôi uống .

Đừng đụng đến gia đình tôi " cầm ly rượu lên uống một hơi hết , lòng tràn đầy sợ hãi
" Tốt " hắn cười hài lòng rồi từ từ uống ly của mình
Một lúc sau , cơ thể cậu nóng ran , thuốc bắt đầu tác dụng .

" Cầu xin tôi " hắn nói .

" Xin anh ....

Giúp tôi....

Xin ....anh ...

Nóng " cậu tự cởi áo , nét mặt đầy dục vọng
" Haha " hắn bắt đầu hành hạ thân thể cậu .

Không bôi trơn hắn đã đi vào .

" Ư ...

Ư ...

Đau ...

Đau .....

A...

A ..

" cậu rên lên đau đớn " thả lỏng....... nào...

" hắn ghé vào tai cậu
Xong hắn còn trói tay chân cậu như hình chữ x dùng dụ cụ SM hành hạ cậu tiếp .

Không chịu được cậu ngất đi .

Chơi chán hắn đứng dậy ra khỏi phòng mặc cậu với hoa cúc đang sưng .

" Chủ nhân , thiếu gia kia ngất rồi " quản gia sau khi vào phòng nhắc nhở cậu
" Kệ cậu ta " Hắn lạnh lùng nói
Đã ba tháng trôi qua kể từ ngày ấy , hôm nào cũng như vậy cậu đều chịu sự hành hạ của hắn đến ngất đi thì thôi .

Nhưng giờ hắn đã cho cậu tự do đi lại .

Vì hắn biết cậu không dám trốn .

Hôm nay , cậu đang đi cầu thang công ty thì thấy tối sầm và ngất đi .

" Cậu tỉnh rồi " một vị bác sĩ trẻ nhìn cười nhẹ .

" Tôi ..."

Cậu nhanh chóng ngồi dậy .

" Từ từ cẩn thận cái thai " bác sĩ tốt bụng nhắc .

" Tôi có thai ..

" cậu ngơ ngẩn sờ bụng mình .

" Đúng cái thai được 2 tháng rồi " " Nhưng tôi phải nói trước cho cậu biết cơ thể cậu không phù hợp thái .

Theo hồ sơ ghi lại cậu từ bị tai nạn khiến xương sống tổn thương , với bệnh tim .

Con trai mang thai so với con gái khổ hơn nhiều .

Tôi mong cậu suy nghĩ về việc cái thai .

" Những câu của bác sĩ như dùng dao xuyên vào tim cậu .

Đứa bé là người thân ruột thịt duy nhất của cậu là sao cậu bỏ được .

Cậu phải sinh nó ra .

" Xin anh cho chút thời gian .

Anh cũng đừng lưu vào hồ sơ bệnh án của tôi vào bệnh viện , cũng đừng nói với ai.

" Việc này " bác sĩ phân vân thì cậu đã quỳ xuống xin anh ." xin anh đấy " nước mắt lăn dài" được tôi đồng ý .

Cậu đừng khóc "
" A Nam " tiếng từ cửa vọng vào .

Trước cửa là một cô gái .

" Tiểu Mẫn cậu tỉnh rồi .

Cậu làm người ta lo chết đi được " cô gái ôm lấy cậu nói .

Thấy mắt cậu đỏ có cau mày " A Nam anh dám bắt nạt tiểu Mẫn .

Em không quan tâm đến anh nữa " cô gái giận dỗi quay mặt đi ."

Không phải mà " bác sĩ vội biện mình .

" Không phải đâu , tiểu Mỹ , tại mình ghét bệnh viện thôi .

" Cậu cười nhẹ nói " Hazzz , sau bao nhiêu năm cậu vẫn sợ nó à " mặt cô buồn nói , bác sĩ thấy vậy tiến dần ôm cô .

" Hai người đừng làm Lương Sơn Bá Chúc Anh Đài nữa , sến quá.

Đi làm thủ tục ra viện cho mình đi , mình muốn về nhà .

" Cậu biết giờ mà không về thì hết đêm nay gia đình cậu sẽ ...

" Tiểu Lâm mình về nhé !!

" Đưa cậu đến cổng biệt thự thì tiểu Mỹ và Anh chàng bác sĩ cùng nhau đi về .

Hai người kia đi khuất cậu mới bước vào biệt thự .

Thấy người hầu đang đứng thành hàng ngoài của thư phòng .

Hắn đang tức giận trên ghế .

Cậu có chút sợ .

" Xin lỗi .

Em về hơi trễ "
Mặt hối lỗi .

" Đi đâu " lạnh lùng nói .

" Đi với bạn ạ " đêm đấy cậu lại ăn hành
3 ngày kể từ ngày biết mình còn thai .

Cậu quyết định nói cho hắn .

Nếu không đồng ý cậu quyết định trốn .

Dù sao gia đình đó cậu giúp vậy là hết ơn , hết nghĩa đối với gia đình đó rồi .

Mang tiếng được nhà giàu nhận nuôi cậu được gì ???

Làm người giúp việc sao , hay hàng tháng gửi tiền về cho họ tiêu sài ,.... thật buồn cười mà .

Tại phòng giám đốc Công ty lớn, hắn đang nhìn bức ảnh cũ nghĩ về chuyện thửa nhỏ .

Hai người gặp nhau tại cô nhi viện.

Hai người cảm mến nhau từ ý ( sét ái tình mà ).

Khi viện trưởng thông báo có gia đình hắn đến tìm về , cậu cũng được một gia đình giàu có nào đó nhận nuôi .

Hắn và cậu gặp tại nhau khi học cấp 3 .

Năm ý cậu phải đi du học chia tay hắn , hắn thấy cậu bên người khác .

Không lâu sau gia đình hắn phá sản .

Sau này điều tra mới biết đó cha nuôi cậu .

Lòng hận thù với cậu càng lớn.

Nhưng hắn không biết rằng năm năm trước cậu chia tay anh , đi du học là bị ép buộc .

Nếu không đi anh sẽ chết .

Người đàn ông đấy là người ba cậu phái đến tránh trường hợp cậu chạy, cậu lấy anh ta làm cái cớ để chia tay .

Bấy giờ cậu vẫn rất yêu hắn
Tối đến , trên bàn ăn có hai người .

" Em có chuyện muốn nói " cậu nhìn hắn nói .

Hắn hơi ngạc nhiên đây là lần đầu tiên cậu nhìn hắn như vậy kể từ năm năm trước .

" Nói" hắn vẫn lạnh nhạt " Em....

Có .....

Thai ....

Rồi " cậu rung rung nói .

Nghe cậu nói xong hắn dậy bỏ vô phòng .

Kể từ hôm nói ra chuyện cậu mang thai hắn lại càng được cớ hành .

Mang thai đến tháng thứ năm phản ứng cơ thể cậu không những không giảm mà còn nặng thêm .

Cậu lặng lẽ chịu đựng không muốn hắn biết .

Thế mà hắn lại đưa một người phụ nữ cho cậu phục vụ .
 
Đoản Sinh Tử Văn ( Ngọc Ngọc )
Đoản 4 ( tiếp )


Đúng cậu sai .

Khi cậu đã tin rằng hắn và cậu sẽ như cũ .

Thấy mình thật ngu ngốc mà .

----------_____---------
Hôm nay là ngày sinh nhật hắn cậu dậy sớm làm bánh sinh nhật cho hắn .

Nhưng xuống đến nơi cậu lại thấy hắn và cô đang mặn nồng .

Hắn làm bánh cho cô ấy , thứ mà sau bao năm quen biết cậu chưa từng được có .

Nó như một nhát dao lần nữa đâm vào trái tim cậu vậy.

Cậu lặng lẽ lên phòng .

Tháng thứ 8 , cơ thể cậu lúc nào không là còn của cậu nữa những cơ đau tim ngày một nhiều , nhưng bù lại ai tiểu cục cưng trong bụng cậu ngày một lớn .

Hai đứa đá cậu ngày một nhiều hơn .

Đưa tay lên bụng cảm nhận hai đứa đang hoạt động mà cười " hạnh phúc "
Hôm nay cậu ngất được bác quản gia tốt bụng đưa đến bệnh viện .

Họ nói " tình trạng của cậu không ổn cho lắm " .

Cậu quyết định gửi cho anh một bức thư .

Đêm , đọc bức thư xong .

Hắn nở một nụ cười lạnh .

" Cậu tưởng thoát hỏi tôi dễ làm sao .... tôi chơi chưa xong mà ."

Cầm điện thoại lên gọi cho một người " Tìm Phạm Đình Mẫn về đây cho tôi "

------- Tuần ba kể từ ngày cậu đi---------
Hắn phát điên lên tìm cậu .

Cậu như bốc hơi vậy.

Sau hôm cậu đi thì hắn gặp lại người vệ sĩ đó .

Anh ta nói tất cả những gì về cậu năm đó cho hắn nghe .

Anh ta nói " người hàng táng gửi tiền cho hắn học là cậu , người cứu công ty hắn hai năm trước cũng là cậu , .....

" " Haha ...

Tất cả chỉ là mà kịch em dựng ra để bảo vệ tôi
sao , một người đã hành hạ em .

Ngày hắn đi làm như bình thường nhưng đêm hắm là một con rượu .

Lảo đảo bước vào căn nhà kho nơi cậu ở tìm hơi ấm chả cậu.

Hắn bắt đầu sợ mà đêm , khi màn đêm buông xuống chỉ còn mình hạ trong căn nhà rộng lớn ý
Hắn nhận được tin cậu .

Cậu đang ở một bệnh viện nhỏ ở tây bắc .

Nhận được tin hắn chạy như điên , hắn nhớ cậu quá , hắn phải chuộc lỗi .

Xe hắn dừng tại một bệnh viện .

Một bện viện có màu vàng nhạt , được quét bằng vôi .

Đứng ở đây hắn bắt đầu lo lắng " Mẫn Mẫn bị bệnh sao , hay Mẫn Mẫn đã sinh ....

Tại nạn ...."

Phòng bệnh cậu , bước vào thấy Mẫn Mẫn đang nằm trên giường .

Bụng cậu rất to, cậu đang ngủ , trên người cậu rất nhiều dây .

Máy nhịp tim cho biết cậu còn sống .

Một vị bác sĩ bước vào .

" Cậu là ????

" Bác sĩ mặt đầy nghị vấn nói .

" Tôi là chồng cậu ý " giọng nói đầy khẳng định .

" Cậu có thể chứng minh không ???" bác sĩ nói .

Một người đàn ông 60 tuổi chạy từ ngoài vào " Thiếu gia sao cậu ở đây ?

Cậu định ...

" Ông có vẻ sợ hãi , chạy đến giường cậu .

" Xin thiếu gia tha cho cậu ý đi , cậu xem giờ cậu ý đã vậy rồi .

" Quỳ xuống nói .

Bác sĩ thấy vậy mặt đầy khó hiểu nhìn họ suy nghĩ "rõ là vừa nhận là chồng xong , sao người đà ông này lại xin tha cho vợ cậu ta" .

"Tôi không hiểu lắm hai người đang nói gì nhưng cậu thanh niên trong phòng kia không còn nhiều thời gian đâu ."

Nghe đến đó , tim hắn như ngừng đập .

" Ông nó cái gì ???

" Hắn giận dữ , cầm cổ áo ông bác sĩ .

"Thiếu gia cậu bình tĩnh" thấy thiếu gia không kiểm sát được cơn giận ông quản gia vôi khuyên can , không sẽ có án mạng xảy ra mất .

"Mẫn mẫn không thể như vậy được , hắn còn chưa bù đắp được gì cho cậu mà " hắn buôn cô áo bác sĩ ra mặt thất thần nói .

" Ư ư ...

" Người trên giường khó chịu rên lên vài tiếng .

Chậm chậm mở mắt .

Nhìn xung quanh với đôi mắt không hiểu gì hết .

" Hắn đến để giết thiên thần nhỏ , không thiên thần nhỏ phải sống " nhìn thấy hắn cậu sợ hãi .

Tim cậu bắt đầu căng thẳng
Khí thế của hắn làm ông bác sĩ đó sợ .

Tiếng bước chân đi đến " Dương tổng , ngài đến tôi không tiếp đón từ xa " giọng đầy nịnh hót của vị giám đốc bệnh viện .

Không quan tâm đến vị giám đốc hắn nhìn vị giám đốc " Nói .!!!..

" .

Bác sĩ run rẩy nói " Dạ .

Bệnh nhân có một khối u não chèn lên giờ đã không còn đi được nữa , lại có bệnh tim chưa khỏi hẳn , ...

Ngài xem giờ lúc cậu ý tỉnh rất ít , 1 ngày cũng cấp cứu mấy lần .

Tôi sợ không được đến tháng sau " " không phải mà " hắn đứng chút không vững .

" Tiểu mẫn cháu làm sao vậy ..

Mẫn Mẫn " ông quản gia vô tình nhìn lên giường bệnh thấy cậu đang đặt tay lên ngực , mặt đỏ lên vì khó thở ; đôi mài cậu chặt.

Câu nói làm hắn giật mình nhìn về chỗ cậu .

Bác sĩ nhanh chân bước đến kéo mặt nạ dưỡng khí lên cho cậu .

Tiêm một mũi tiêm khiến cậu ngất đi .

------ 1 giờ sau ----
Hắn ngồi bên giường cậu .

Tay nắm lấy tay cậu .

Hắn thấy cậu gầy quá .

" Mẫn Mẫn hư , lớn rồi mà không chịu ăn để mình gầy ra như vậy à .

Hay tại bảo bảo không ngoan quấy em à .

Chờ khi con ra đời anh sẽ đánh mông nó " hắn dịu dàng cưng chiều nói .

Tay còn lại nhẹ đặt lên bụng cậu , hắn cảm nhận được 2 bảo bảo đang làm loạn trong bụng cậu , cảm giác thật lại " bảo bảo của cha ngoan đừng nghịch nữa baba còn nghỉ .

Bảo bảo thương baba đi " .

" Không đừng giết baby mà .

Tôi xin anh . ...

Xin anh ...

Tôi ...sai...

Là .....tôi .....

Không ....

" Tiếng hét của cậu .

" Không ai làm hại baby cả .

Ngoan ."

Hắn ôm cậu vào lòng nhẹ nhàng dỗ dành .

" Xin anh đừng làm hại baby .

Lỗi tại tôi .

Tôi sai .

" Mặt cậu đầy nước mắt .

Tay lấy trong túi áo một chiếc lọ .

" Anh đã từ nói anh cho tôi ước một điều mà " cậu chiếc lọ cho hắn .

" Mẫn mẫn anh sẽ không làm hại baby .

Em đừng như vậy .

Chúng ta làm lại được không .

Là anh sai khi trách lầm em " Cầm tay cậu đưa chiếc lọ lại cho cậu " Anh sẽ bảo vệ em đến giây phút cuối cùng "

Lời tác giả : xin lỗi vì mình không ra thường xuyên được.

Cảm ơn rất nhiều các bạn đã bình chọn mình .
 
Back
Top Bottom