Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ninh Thư (801-1000)

Ninh Thư (801-1000)
Chương 820: Hệ thống siêu sao - Hôn


Chuyển ngữ: Wanhoo
Lý Tân Trạch lái xe đến phim trường bảo đạo diễn cho Ninh Thư một vai.Đạo diễn quan sát Ninh Thư rồi cho Ninh Thư đóng vai nha hoàn bị đánh chết trong vòng hai tập.Lý Tân Trạch cổ vũ: "Làm tốt nhé."

Ninh Thư gật đầu bị gọi đi trang điểm.Là một nha hoàn phải hèn, phải biết xu nịnh.Ninh Thư từng làm nha hoàn phục vụ Cách cách hậu viện nhà Tứ gia.Có điều đây là lần đầu Ninh Thư diễn, sau nhiều lần NG cuối cùng cũng diễn đạt.Cơm trưa là một suất cơm hộp không ngon lắm, Ninh Thư ăn hết rồi ngồi một bên đọc lời thoại chờ đến cảnh của mình.Buổi trưa Lý Tân Trạch đến thăm Ninh Thư: "Hôm nay thế nào?"

"Cũng ổn."

Ninh Thư nói: "Sao anh rảnh mà qua đây."

Lý Tân Trạch trả lời: "Anh đến kiểm tra tiến độ."

"Anh ăn chưa, đi làm có vất vả không?"

Ninh Thư nói: "Cần nghỉ thì cứ nghỉ."

Lý Tân Trạch nhìn Ninh Thư: "Sao em khách sáo thế?"

Ninh Thư: (╯°Д°)╯︵┻━┻Trời ạ, cảm giác mình nói gì cũng sai, làm gì cũng không đúng.Ninh Thư thành thật: "Em... em quan tâm anh mà."

"Em không cần hỏi mấy câu sáo rỗng đó."

Lý Tân Trạch lạnh lùng.Hai người lại yên lặng.Ninh Thư: o(︶︿︶)o Ôi dàoNói gì đây?Ninh Thư không thấy mình có gì để nói với Lý Tân Trạch.Không khí hơi gượng gạo.Lý Tân Trạch đi hỏi đạo diễn tiến độ quay.Hừm, Ninh Thư có lòng mà bất lực.

Cô không yêu Lý Tân Trạch, nói gì làm gì cũng không có tình cảm, đâu phải nói giả vờ yêu chính là yêu.Còn tiếp tục có khi nào cốt truyện sống nương tựa vào nhau biến mất không?Xem ra phải tăng tốc hoàn thành nhiệm vụ rồi té thôi.Lần sau trước khi nhận phải hỏi người ủy thác có người yêu không."

Trần Gia Nam..."

Nhân viên đoàn phim gọi Ninh Thư qua quay phim.Lý Tân Trạch định nói chuyện nhưng Ninh Thư bị gọi thì đành đi trước.Khoé mắt nhìn lướt qua Lý Tân Trạch, Ninh Thư thở dài.Mệt ghê, muốn rời khỏi thế giới này quá.Ninh Thư sẽ không hạ thủ lưu tình với thằng tồi nhưng lại phải thu móng vuốt trước Lý Tân Trạch.Quay phim xong cảnh hôm nay, Ninh Thư gọi bảo với Lý Tân Trạch mình tự về ký túc xá.Lý Tân Trạch bảo Ninh Thư đợi, nói muốn qua đón Ninh Thư.Ninh Thư đợi Lý Tân Trạch đến phim trường.Lý Tân Trạch lái một chiếc xe màu bạc vô cùng bắt mắt.Bước xuống xe thật ngầu đi thẳng về phía Ninh Thư.Bỗng chốc Ninh Thư cảm thấy có rất nhiều đôi mắt đổ dồn vào mình.Những ánh mắt đó có nghi hoặc, hâm mộ, ghen tị, khinh thường...Trong lúc đóng phim cô cũng có cảm giác bạn diễn không ưa cô, cố tình làm khó cô.Chắc là có một phần nguyên nhân do Lý Tân Trạch."

Về thôi."

Lý Tân Trạch nói với Ninh Thư.Ninh Thư lên xe, ngoảnh sang nhìn Lý Tân Trạch lái xe.

Ngón tay thon dài trắng trẻo, góc nghiêng đẹp, vốn dĩ đã cuốn hút lại thêm bươn chải xã hội nên càng hấp dẫn.Ninh Thư chỉ có một suy nghĩ duy nhất đó là mau hoàn thành nhiệm vụ, cô cảm giác Lý Tân Trạch đang nghi ngờ mình.Đến cổng ký túc xá, Ninh Thư mở cửa xuống xe, Lý Tân Trạch cũng xuống theo.

Đứng trước mắt đặt tay lên vai Ninh Thư.Lý Tân Trạch nhìn Ninh Thư, cúi xuống thấp dần.Ninh Thư cứng đờ người, da gà gai ốc nổi hết lên.Đậu má, định hôn đó à?!!Khuôn mặt ngày một gần, cánh mũi thở ra hơi nóng phả vào mặt cô?!Ninh Thư giật thót vội nói: "Tóc... tóc anh có gì ấy."

Lý Tân Trạch đứng hình chỉ nhìn Ninh Thư, Ninh Thư phủi tóc Lý Tân Trạch, cười ha ha: "Tóc anh hơi bụi."

Lý Tân Trạch mím môi: "Em lên phòng đi, nghỉ ngơi mai còn quay một cảnh nữa."

Ninh Thư luống cuống chân tay tính giải thích: "Ờm, ờ..."

"Lên đi."

Lý Tân Trạch nói.Ninh Thư gãi đầu xoắn xuýt: "Em lên nhé, anh cũng về nghỉ đi."

Lý Tân Trạch thở dài.Nghe Lý Tân Trạch thở dài, Ninh Thư cũng thở dài.Lý Tân Trạch lẳng lặng nhìn Ninh Thư rồi cười xoà: "Sao dạo này em gượng gạo thế như thành người khác."

Ninh Thư không trả lời.Cô nói: "Em lên đây, anh đi trước đi, em nhìn anh về."

Lý Tân Trạch lên xe quay đầu ra về.Không nhìn thấy xe Lý Tân Trạch Ninh Thư mới lên phòng.Đầu tiên là tắm rửa sau đó lấy máy tính trong tủ.Lướt một vòng tin giải trí lại thấy có mấy bài hát quen thuộc, rõ ràng là bài hát mới của Dương Vũ Huy.Ninh Thư truy cập diễn đàn trường, diễn đàn trường có rất nhiều chuyên mục thảo luận, gì cũng có.

Ninh Thư đọc các bài viết và thấy có tên của Dương Vũ Huy.Biệt danh trên diễn đàn là "Bản tôn Dương Vũ Huy".Hờ, làm như có người giả mạo chú mày không bằng.

Ninh Thư kiểm tra địa chỉ IP của tài khoản đó, hack máy tính Dương Vũ Huy thông qua địa chỉ IP này.Máy tính của Dương Vũ Huy có rất nhiều kịch bản, bài hát.Không cần nghĩ nhiều, Ninh Thư lập tức hack tất cả bản thảo, nén file gửi đi.Dương Vũ Huy đã hơi nổi tiếng, trở thành tác giả, biên kịch mới nổi trên mạng.Nhìn cái dòng giới thiệu bản thân dài dằng dặc, Ninh Thư bĩu môi.

Tạo cho mình một hồ sơ hào nhoáng bằng tác phẩm của người khác, không hiểu gan to cỡ nào mới dám nhận tất cả là của mình.Ninh Thư gửi rải rác các bản thảo cho các công ty, họ trả lời rất nhanh, trả giá khá cao, Ninh Thư đồng ý với họ.Nhận được tiền Ninh Thư luôn quyên góp một nửa.Xong việc cô bôi Ngọc Diện Tán khắp mặt, dưỡng da xong đặt lưng lên giường ngủ ngon lành.Ninh Thư vui phơi phới còn Dương Vũ Huy sôi máu nóng chỉ muốn đập tan cái nhà.

Bản thảo của cậu ta lại mất, tại sao chứ?Dương Vũ Huy vẫn đập tan máy tính dù đắt đỏ.Việc gì cũng không thuận lợi, bán kịch bản thì họ bảo công ty họ đã có kịch bản phim này.Dương Vũ Huy âm thầm đấu thầu kịch bản, gửi bản thảo cho nhiều công ty, công ty nào trả giá cao hơn thì bán cho họ.Dương Vũ Huy muốn tích thật nhiều tiền để chuẩn bị sau này vụt sáng nhờ một tác phẩm.Nhưng thời gian dần trôi, Dương Vũ Huy nhận thấymình càng có ít ưu thế bởi gì các tác phẩm vốn dĩ không có ở thế giới này ngàymột xuất hiện.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 821: Hệ thống siêu sao - Đuổi khỏi nhà


Chuyển ngữ: Wanhoo
Đến bây giờ Dương Vũ Huy vẫn không biết người sống lại là ai, tác phẩm bị tung ngày một nhiều, biết bao nhiêu tác phẩm hay bị phá hoại.

Dương Vũ Huy hết cách đành bán hết vốn liếng cạnh tranh giành thắng lợi.Mỗi lần nhìn thấy bài hát rồi phim công ty họ Lý sản xuất là Dương Vũ Huy lại đau lòng.

Đó toàn là kinh điển đấy.

Dương Vũ Huy rất muốn tóm được kẻ ném đá giấu tay nhưng không tìm được tung tích.Bản thảo bị trộm, cậu ta nghi ngờ bạn cùng phòng nhưng đã chuyển ra ngoài mà vẫn mất bản thảo."

Gì vậy anh?"

Phương Mộng Hàm mới mở cửa đã ngây người trước mảnh vỡ máy tính.

Nhìn thấy Dương Vũ Huy đỏ mắt thì lại giật thót.

Lần đầu tiên thấy bộ mặt đáng sợ của Dương Vũ Huy nhưng Phương Mộng Hàm vẫn khống chế được mình.

Dương Vũ Huy ngồi thừ trên ghế, Phương Mộng Hàm rót nước cho cậu ta, hỏi dịu dàng: "Có chuyện gì vậy anh?"

Dương Vũ Huy nhìn chằm chằm Phương Mộng Hàm, Phương Mộng Hàm bị hoài nghi gọi khẽ: "Anh?"

Dương Vũ Huy hỏi: "Có phải em động vào máy tính của anh không?"

Nghĩ đi nghĩ lại chỉ có Phương Mộng Hàm đến nhà.

Dù hai người xem như là người yêu nhưng thực tế giống bạn giường hơn.Dương Vũ Huy chọn bài hát phù hợp với Phương Mộng Hàm trong hệ thống tìm kiếm, Phương Mộng Hàm có được lợi ích."

Em không động vào máy tính của anh, thật đó."

Phương Mộng Hàm vội vàng chứng minh mình trong sạch: "Anh nói máy anh có tài liệu quan trọng, em không dám động vào."

Dương Vũ Huy chau mày, Phương Mộng Hàm lo lắng tủi thân rịn mồ hôi mũi làm Dương Vũ Huy mềm lòng.Dương Vũ Huy tự gọi mình là kẻ thương hương tiếc ngọc, nghi ngờ đấy nhưng không xô xát với Phương Mộng Hàm.Dương Vũ Huy nói: "Đưa chìa khoá cho anh, sắp tới anh phải đi xa không có ai ở nhà."

Phương Mộng Hàm sững sờ, kích động hỏi: "Em đâu làm gì sai, anh định đuổi em sao?"

Dương Vũ Huy cho cô ta chìa khoá nhà, nhà này đẹp ở rất thoải mái, giờ bắt trả chìa khoá có phải Dương Vũ Huy định chia tay không.Hay vẫn nghi ngờ cô ta động vào máy tính của anh ta?Phương Mộng Hàm liền nói: "Em không động vào máy của anh thật mà."

Dương Vũ Huy rất để ý máy tính, cô ta không có cơ hội chạm vào máy tính của anh ta.Phương Mộng Hàm rất tủi thân, cảm giác Dương Vũ Huy trút giận lên người mình.Anh ta đúng là kẻ tuyệt tình, cô ta giặt giũ nấu cơm cho anh ta, vậy mà anh ta nghi ngờ mình.Phương Mộng Hàm cắn môi trả luôn chìa khoá.

Cô ta giận dỗi bởi mình xinh thế này nhưng lại làm người yêu của Dương Vũ Huy.Cặp kè với anh ta, không chê anh ta từ khi anh ta còn chưa có công danh, giờ hơi nổi tiếng thì định đá cô ta?Phương Mộng Hàm gượng cười, ra vẻ không nỡ: "Em đi đây, anh tự chăm sóc nhé."

Dương Vũ Huy mím môi không giữ Phương Mộng Hàm.

Dạo này cậu ta bị một cô nhóc bám dính.

Cô nhóc này bảo là fan của cậu ta muốn xin chữ ký nên dẫn một nhóm côn đồ đến bắt cậu ta ký tên.Dương Vũ Huy dở khóc dở cười.Lại có cả tổng giám đốc xinh đẹp nữa.

Dương Vũ Huy viết cho cô ta một kịch bản đảm bảo giúp công ty cô ta sống lại.Cậu ta gặp được rất nhiều gái đẹp, không còn quyến luyến Phương Mộng Hàm.

Phương Mộng Hàm ở bên cậu ta sẽ không lo bị bạc đãi bởi dù gì Phương Mộng Hàm cũng là cô gái đầu tiên của cậu ta.Nhưng hiện giờ cậu ta đang cáu, mất bao nhiêu bản thảo làm cậu ta phiền não, không bóp cổ Phương Mộng Hàm đã đàn ông lắm rồi.Phương Mộng Hàm đành xách túi trở về ký túc xá.Về đến phòng thấy Ninh Thư đang đắp mặt nạ, liếc trộm máy tính của Ninh Thư hình như đang chiếu phim Bạch Nương Tử Truyền Kỳ.Phương Mộng Hàm nhớ Dương Vũ Huy rất tức giận lúc phim này mới chiếu.

Cô ta hỏi làm sao thì Dương Vũ Huy không trả lời, chỉ nhìn chòng chọc ti vi như muốn nhìn thủng màn hình.Phương Mộng Hàm cảm thấy dạo này Dương Vũ Huy rất lạ, suốt ngày sầm sì mặt mày như có mối thù mấy đời, không còn phóng khoáng như trước.Ninh Thư ngạc nhiên khi thấy Phương Mộng Hàm: "Đã đi học đâu sao cậu về?"

Phương Mộng Hàm liếc xéo, cô ta qua sống với Dương Vũ Huy chứ không về quê.

Nhưng giờ bị đuổi cổ mà không rõ lý do.Phương Mộng Hàm uất ức, chẳng lẽ cô ta chia tay với Dương Vũ Huy?Ninh Thư đi rửa Ngọc Diện Tán, soi gương thấy khuôn mặt hồng hào, có đàn hồi.Xinh lắm.Ninh Thư bước ra khỏi phòng vệ sinh trông xinh vô cùng, da đẹp đến mức khiến Phương Mộng Hàm trầm trồ không nhịn được hỏi: "Cậu cùng mặt nạ gì thế?"

Ninh Thư mỉm cười: "Lý Tân Trạch tặng tôi."

Phương Mộng Hàm trợn mắt, khoe mẽ cái gì.

Nhớ đến Dương Vũ Huy đuổi mình, bỗng chốc không có tâm trạng hỏi hãng mặt nạ của Ninh Thư.Trong phòng chỉ có Phương Mộng Hàm và Ninh Thư, cả hai im lặng.Ninh Thư kéo rèm tu luyện một lúc rồi ngủ.Sáng hôm sau Lý Tân Trạch đến phòng trọ, có thêm người làm anh ta hơi lúng túng.Lý Tân Trạch mặc quần âu áo sơ mi, Phương Mộng Hàm phải công nhận rằng Lý Tân Trạch đẹp trai hơn Dương Vũ Huy.Bây giờ đi làm lại càng quyến rũ.Ninh Thư bò dậy rửa mặt, nói với Lý Tân Trạch: "Mình đi thôi."

Phương Mộng Hàm vội xuống giường hỏi Lý Tân Trạch: "Mới sáng ra hai người đi đâu thế?"

Ninh Thư: ...Luôn quan gì đến cô em!Lý Tân Trạch nói: "Gia Nam đang đóng phim, tôi đưa em ấy đến phim trường."

Phương Mộng Hàm mỉm cười nói: "Anh kiếm giúp em vai phụ nào đó được không ạ, đang nghỉ hè em rảnh quá."

Lý Tân Trạch khó xử nhìn Ninh Thư, nói: "Ừ, thế đi cùng đi."

Ninh Thư: ⊙︿⊙Lý Tân Trạch hỏi Ninh Thư: "Cô ấy là bạn cùng phòng của em, cùng đi đóng phim em có vấn đề gì không?"

Ninh Thư: →_→Giờ là sao?!Ninh Thư nghĩ ngợi sau đó ngước cằm: "Em không đồng ý."

Lý Tân Trạch nhăn mặt: "Tại sao?"

Tại sao?

Tại sao à, vì chuyện này sai sai.

Không biết côta làm vậy để khiến cô ghen hay thật sự muốn chen chân, tóm lại không được đểhai người này quen nhau.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 822: Hệ thống siêu sao - Điều tra


Chuyển ngữ: Wanhoo
Lòng dạ đàn ông thật khó đoán, Ninh Thư chỉ muốn đấm tường cho hả dạ.Phương Mộng Hàm muốn đóng phim nhờ vả bạn trai người ta như đúng rồi mà bạn trai lại còn đồng ý.Chưa biết chừng sẽ bị cô ta đục tường!!!Ninh Thư biết nhiều cách phá hoại tình cảm người ta nhưng lại không biết cách gìn giữ mối quan hệ.Tình cảm yếu ớt phá thì dễ bảo vệ mới khó, một chút chuyện nhỏ có thể khiến tình yêu tan vỡ.Trần Gia Nam và Lý Tân Trạch không được phép chia tay khi cô còn ở đây.Ninh Thư xụ mặt: "Phim trường hết vai phụ rồi."

Phương Mộng Hàm nói: "Vai quần chúng cũng được, làm gì không còn vai nào."

Ninh Thư trợn mắt: "Hết là hết."

Lý Tân Trạch mím môi nói với Phương Mộng Hàm: "Phim này quay chủ yếu trong sân nhà, quả thật không có nhiều vai quần chúng."

Lý Tân Trạch nói tiếp: "

Sau này có vai gì tôi sẽ nói với cô."

Phương Mộng Hàm khó chịu liếc nhìn Ninh Thư, vào nhà vệ sinh đóng rầm cánh cửa.Ninh Thư và Lý Tân Trạch xuống dưới sân, Lý Tân Trạch hỏi: "Cô ấy là bạn cùng phòng của em, em nói thế liệu có khó ở chung không?"

Ninh Thư thản nhiên: "Cậu ta muốn đóng phim thì nên nói với em trước rồi em nói với anh, cớ gì xin thẳng bạn trai em vai diễn."

"Một là không biết đối nhân xử thế, hai là có tâm tư khác.

Không thì tại sao bỏ qua em tìm thẳng đến anh?"

Lý Tân Trạch gật đầu đưa Ninh Thư đến phim trường.Hôm nay Ninh Thư diễn cảnh cuối rồi nhận cơm hộp đóng máy.

Quay phim xong cô định đi về, đi ngang qua phim trường khác lại thấy Dương Vũ Huy.Ninh Thư đi vào xem họ quay phim gì.Đây là phim cổ trang, cũng là kịch bản Dương Vũ Huy viết.Dương Vũ Huy đang nói chuyện với đạo diễn, không biết nói gì mà đạo diễn hơi khó chịu, Dương Vũ Huy thì tỉnh bơ.Dương Vũ Huy hết nói nổi, bộ phim hay như thế mà bị đạo diễn quay thành thế này.

Rõ ràng phim sẽ thành công nhưng trang phục thì xấu tệ, quay thế này chẳng khác nào sỉ nhục kịch bản của cậu ta.Cậu ta còn muốn kiếm nhiều tiền nhờ bộ phim này.Cậu ta nói mấy câu với đạo diễn thế mà đạo diễn không chịu nghe.Không phải vì cậu ta chưa đủ vốn thì cậu ta đã tự quay phim rồi.Ngu như lợn, thảo nào chuyên mục giải trí ở thế này chẳng ra sao.Dương Vũ Huy rất bực, thở dài trong lòng.Ninh Thư nhìn thấy mặt Dương Vũ Huy buồn buồn, đoán là dạo này không mấy trót lọt.Rất nhiều tác phẩm hay không còn thuộc tầm tay của Dương Vũ Huy.

Dương Vũ Huy ngoảnh lại nhìn thấy Ninh Thư thản nhiên nhìn mình, Dương Vũ Huy khó chịu khi thấy cô ta.Cô ta là mở màn thất bại của mình, thất bại từ cô ta sau đó là chuỗi dài thất bại.Dương Vũ Huy tức giận hỏi Ninh Thư: "Sao cô ở đây?"

Ninh Thư cười: "Tôi quay phim ở phim trường khác."

Nụ cười của Ninh Thư càng khiến Dương Vũ Huy bực mình, dấy lên lòng căm thù.Đúng vậy, chính là kẻ thù!Trước đây chỉ là ghét, cảm thấy cô ta là cái loại giả nai hám hư vinh, còn bây giờ thì căm thù nồng nặc.Dương Vũ Huy cũng không biết căm thù ở điểm nào.Gặp mặt Ninh Thư, Dương Vũ Huy chau mày ngoảnh sang hỏi Ninh Thư: "Phương Mộng Hàm về ký túc xá chưa?"

Ninh Thư hơi ngạc nhiên, sao lại hỏi cô chuyện đó, gọi điện hỏi là biết mà.Cô nói: "Về rồi."

Dương Vũ Huy đi ra chỗ khác.Khó hiểu.Ninh Thư bắt taxi về nhà.Dương Vũ Huy ra khỏi phim trường gọi điện cho Phương Mộng Hàm.Nhận được điện thoại của Dương Vũ Huy, Phương Mộng Hàm vui lắm, vội hỏi: "Có việc gì thế anh?"

Dương Vũ Huy hỏi Phương Mộng Hàm: "Trần Gia Nam bạn cùng phòng em ấy..."

Phương Mộng Hàm cáu: "Anh hỏi cậu ta làm gì, anh lại định tỏ tình với cậu ta?"

Chẳng lẽ vẫn nuôi hy vọng với Trần Gia Nam?

Trần Gia Nam giỏi thật, có người yêu giàu rồi vẫn mồi chài đàn anh."

Anh hỏi xem Trần Gia Nam có gì khá thường không thôi."

Dương Vũ Huy rất khó chịu, không miêu tả được cảm giác khó chịu đó.Cảm giác như đang bị bộ thì bị tảng đá lớn chặn đường không thể đi về phía trước, sợ hết hồn hết vía.Phương Mộng Hàm được hỏi lại càng không vui, trả lời qua loa: "Cậu ta bình thường, suốt ngày dính với người yêu."

Dĩ nhiên Dương Vũ Huy nghe ra câu trả lời lấy lệ của Phương Mộng Hàm, cậu ta gằn giọng hỏi nghiêm túc: "Anh hỏi em, cô ta có điểm nào lạ không hay bỗng nhiên có rất nhiều tiền không?"

"Không có, không có gì lạ."

Phương Mộng Hàm trả lời lạnh lùng."

Chuyện này rất quan trọng, em nói cho anh nghe."

Phương Mộng Hàm càng bực.Vẫn tư tưởng đến Trần Gia Nam."

Không muốn nói thì thôi."

Dương Vũ Huy thấy phiền một Phương Mộng Hàm không hiểu chuyện, tính cúp máy.Qua lại với Dương Vũ Huy một thời gian, Phương Mộng Hàm biết Dương Vũ Huy giận nên bảo: "Cậu ta không có gì lạ cả, thích lên mạng có tính là lạ không?"

"Suốt ngày ở trong phòng lên mạng."

Phương Mộng Hàm nói.Dương Vũ Huy hỏi: "Có phải gõ chữ suốt ngày không?"

Phương Mộng Hàm trợn mắt: "Hình như thế."

Dương Vũ Huy nheo mắt cúp máy, có suy đoán Trần Gia Nam là người sống lại.Phương Mộng Hàm vẫn muốn nói mà chỉ nghe tiếng tút tút, cô ta dậm chân tức tối.Ghét ra mặt.Trần Gia Nam đúng là bám dai như đỉa.

Giống nhau thì ghét, hai người cùng là hoa hậu giảng đường, một núi không thể có hai hổ, hai người không thích nhau.Dĩ nhiên ganh đua với nhau.Ninh Thư mới về đến phòng đã đối mặt cái cái mặt oán thán của Phương Mộng Hàm.Ninh Thư: ...Nết gì vậy, cô chưa tức vụ hồi sáng mà cô ta lại còn cau có với cô, thật sự cạn lời."

Này Trần Gia Nam, cậu kiềm chế lại chút được không, đã có người yêu rồi vẫn còn mon men người yêu của người khác."

Phương Mộng Hàm nổi giận đùng đùng: "Cậu đúng là cái thứ trơ trẽn."

Ninh Thư trợn mắt há hốc mồm nhìn Phương Mộng Hàm: "Ai mới trơ trẽn?

Hồi sáng còn xin Lý Tân Trạch vai diễn là có ý gì, tôi thấy cậu mới là kẻ định mon men Lý Tân Trạch."

"Tôi mon men gì Lý Tân Trạch, cậu mới mon men đàn anh của tôi.

Anh ấy gọi cho tôi hỏi thăm cậu, chẳng phải cậu lén qua lại với anh ấy?"

"Con điên, tôi với đàn anh nhà cậu có cái gìđâu.

Anh ta nói gì mà tự nhiên đổ thừa cho người ta?"
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 823: Hệ thống siêu sao - Xử lý Trần Gia Nam


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư hơi lo lắng, Dương Vũ Huy để ý cô từ khi nào lại còn gọi điện hỏi thăm cô.Lẽ nào Dương Vũ Huy đã phát hiện gì đó?"

Tôi chẳng có gì với Dương Vũ Huy hết, cậu bị điên đúng không."

Ninh Thư châm chọc: "Dương Vũ Huy gọi hỏi gì mà cậu lên cơn vậy?"

Phương Mộng Hàm hít sâu nhấc tay định tát Ninh Thư.

Ninh Thư giữ cổ tay Phương Mộng Hàm, vung tay tặng Phương Mộng Hàm một cái tát.Ninh Thư ngồi lên bàn: "Ngứa tay ngứa chân nữa thì tiếp tục."

Phương Mộng Hàm ôm mặt hít sâu, dữ dằn: "Tôi sẽ không tha cho cậu.

Anh ấy là người yêu của tôi, cậu còn biết sĩ diện thì đừng bám anh ấy."

Ninh Thư lạnh lùng nhìn Phương Mộng Hàm kích động, cô và Dương Vũ Huy không có gì cả, sao khiến Phương Mộng Hàm sửng cồ.Dương Vũ Huy trong cốt truyện có rất nhiều gái vây quanh, Dương Vũ Huy khi đó đã thành công, Phương Mộng Hàm nhẫn nhịn bởi ở bên Dương Vũ Huy có lợi.Ninh Thư hỏi: "Dương Vũ Huy nói gì với cậu?"

Phương Mộng Hàm bị tát đang tức giận, không muốn trả lời câu hỏi của Ninh Thư."

Thế thì tôi gọi hỏi Dương Vũ Huy."

Ninh Thư lấy điện thoại.Phương Mộng Hàm can: "Không được gọi, anh ấy hỏi tôi cậu có lạ ở đâu không."

Ninh Thư chau mày, Dương Vũ Huy đã nghi ngờ cô.Vậy thì tới đây cô cần cẩn thận hơn.Luôn phải mang theo bình xịt hơi cay các thứ."

Cậu trả lời thế nào?"

Ninh Thư lạnh mặt: "Cậu nói gì với Dương Vũ Huy?"

Ninh Thư tiến lại gần tạo áp lực cho Phương Mộng Hàm, Phương Mộng Hàm lùi về sau lắp bắp: "Cậu, cậu...

định làm gì."

Phương Mộng Hàm ôm mặt sợ Ninh Thư lại tát.Ninh Thư hỏi: "Tôi hỏi cậu trả lời Dương Vũ Huy thế nào?"

Phương Mộng Hàm đẩy Ninh Thư: "Tôi chỉ nói cậu hay lên mạng thôi."

Ninh Thư trợn trắng mắt.Cô không tiếp xúc, lảng vảng trước mặt Dương Vũ Huy, chỉ cắm mặt trong phòng giở trò nhưng Dương Vũ Huy vẫn nghi ngờ cô.Thật sự không hiểu nổi.Hôm sau Ninh Thư định ra ngoài mua đồ ăn sáng.

Do chưa khai giảng nên căn tin đóng cửa.Ra đến cổng lại gặp Dương Vũ Huy, hình như Dương Vũ Huy đợi sẵn ở đây.Ninh Thư co rụt con ngươi, lách người giả vờ không nhìn thấy.Dương Vũ Huy chặn Ninh Thư, Ninh Thư dửng dưng nhìn Dương Vũ Huy: "Gì đấy?"

"Nói chuyện một lát."

Dương Vũ Huy quét mắt khắp người Ninh Thư.Ninh Thư hơi mất kiên nhẫn: "Tôi không quen anh, có gì để nói với anh."

"Thế thì tôi nói thẳng, có phải cô cũng bán bài hát và kịch bản không?"

Ninh Thư khó hiểu ra mặt: "Tôi là diễn viên, không biết viết nhạc, viết kịch bản."

Dương Vũ Huy lấy hơi sâu: "Có phải cô sống lại không?"

"Sống lại gì đấy, anh nghiện tiểu thuyết à."

Ninh Thư liếc xéo: "Sống lại dễ vậy ư, ai cũng sống lại được sao?"

"Rốt cuộc anh tìm tôi có việc gì?"

Ninh Thư hết kiên nhẫn: "Anh đừng làm phiền tôi được không.

Tôi có người yêu rồi, không quen biết anh mà cũng không bao giờ chấp nhận anh."

Ninh Thư kiêu ngạo hách dịch, nghe Ninh Thư nói mà Dương Vũ Huy buồn nôn không chịu được.

Không soi gương xem cái nết mình thế nào.Tại sao trước đây cậu ta thích cái loại này bao nhiêu năm.Cô ta và Lý Tân Trạch kết hôn còn buồn rõ lâu.Giờ thì nhìn thấy thôi cũng kinh tởm, buồn nôn.Dương Vũ Huy nhìn Ninh Thư chằm chằm rồi bỏ đi.Ninh Thư nheo mắt nhìn Dương Vũ Huy, ra ngoài trường mua đồ ăn sáng.Trên đường về gặp mấy tên côn đồ đầu xanh đầu đỏ quê mùa.Mấy tên côn đồ động chạm tay chân, huýt sáo gọi Ninh Thư: "Người đẹp ơi qua làm tí sung sướng nào."

Ninh Thư: →_→Côn đồ kéo Ninh Thư, Ninh Thư trở tay vả một cái.

Ngứa tay ngứa chân bà tát chết mày.Côn đồ bị Ninh Thư tát sưng mặt, hoa mắt chóng mặt lắc đầu cho tỉnh."

Con đĩ này mày chết với tao."

Côn đồ trợn mắt lao vào Ninh Thư.Ninh Thư xịt một đống hơi cay vào mắt đám côn đồ.

Cô đá côn đồ lăn ra đất, chúng nằm rên dưới đất còn cô xách túi chạy trước.Cô gái ngồi trong quán cà phê gần đó bước ra, cô ta có mái tóc tém, mặc đồ da trông rất chất."

Chị ơi, con đĩ đó thâm quá."

Côn đồ vừa rên rỉ ỉ ôi vừa nói.Cô gái day trán: "Xấu hổ chết đi được, mất mặt trước thần tượng của tao."

Dương Vũ Huy cũng ra khỏi quán cà phê đi đến cạnh cô gái.Cô gái thấy Dương Vũ Huy thì ngượng nghịu chân tay: "Người của em vô dụng."

"Không phải lỗi của em, cảm ơn em nhé."

Dương Vũ Huy cảm ơn dịu dàng.Cô gái vỗ vai Dương Vũ Huy: "Em kiếm đại trên đường bọn này chứ chưa điều đàn em giỏi.

Lần sau em sẽ tìm bọn khác dạy dỗ con đó."

"Nó làm gì mà anh tức thế?"

Cô gái hỏi.Đã nghi ngờ Trần Gia Nam thì Dương Vũ Huy sẽ không tha cho cô ta.

Liệu có được xem như mối thù một trong hai phải chết không?Rõ ràng mình có hệ thống tìm kiếm nhưng bị chặn khắp các ngả.

Một số tác phẩm đáng lẽ mình tung từ tay mình cũng bị người khác chiếm trước.Mặc dù có một khoản tiền nhỏ nhưng không đủ để làm việc lớn.Có một ít tiền sẽ muốn có nhiều tiền."

Anh muốn em xử lý nó thế nào?"

Cô gái hỏi Dương Vũ Huy: "Có cần giết cô ta không?"

Dương Vũ Huy lắc đầu: "Mặc dù em là xã hội đen nhưng không nên dính đến mạng người."

"Cắt gân tay khiến cô ta không đi học nổi là được."

Dương Vũ Huy gằn giọng.Cắt gân tay thì tay rất yếu không thể gõ chữ.

Dương Vũ Huy nghĩ rồi lại nói: "Cắt lưỡi luôn đi."

Không có lưỡi thì không nói được.Cô gái gật đầu: "Em sẽ tìm người chuyên nghiệp làm việc này."

"Cảm ơn em."

Dương Vũ Huy nắm tay cô gái.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 824: Hệ thống siêu sao - Xã hội đen


Chuyển ngữ: Wanhoo
Dương Vũ Huy tìm đến Long Sương Sương với mong muốn dạy dỗ Ninh Thư.Bố của Long Sương Sương là dân giang hồ, nói thẳng ra chính là xã hội đen.Long Sương Sương theo bố làm nhiều việc từ nhỏ, tính tình ngang ngược, ương bướng, gặp được Dương Vũ Huy cảm thấy Dương Vũ Huy khác hoàn toàn mình.Dương Vũ Huy trưởng thành hơn tuổi, Long Sương Sương rất có thiện cảm.Dương Vũ Huy nhờ cô ta xử lý một cô gái, nghe nói là sinh viên nên khinh thường chỉ tìm mấy tên đầu đường xó chợ.Không ngờ lại mất mặt trước Dương Vũ Huy.Long Sương Sương đá côn đồ nằm dưới đất, giận dữ: "Chưa đủ ê mặt à, cút đi nằm đây làm gì nữa."

Mấy tên côn đồ bị xịt cay mắt không mở được mắt, bị chị đại đuổi đành dìu nhau rời đi.Long Sương Sương che mặt, xấu hổ quá!"

Cắt gân tay cô ta rất dễ, em sẽ làm xong cho anh."

Long Sương Sương hứa hẹn với Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy hơi giận.

Không dạy dỗ được Trần Gia Nam chính là rút dây động rừng, khẳng định cô ta sẽ đề phòng.Muốn xử lý sẽ khó hơn.Huống hồ Trần Gia Nam còn có bạn trai giàu có.Đúng thật là, việc cỏn con cũng làm không xong, xã hội đen chỉ được cái mã thôi sao?Dương Vũ Huy vật lộn nửa đời người trong giới giải trí hám danh lợi, quen với các chiêu trò bẩn thỉu, hãm hại, tung tin đồn nhảm, giẫm lên vai người khác, ở đâu cũng cắn xé nhau.

Có người bội thu, có người không ngóc lên được.Giới giải trí là nơi xa hoa lại cũng bẩn thỉu, là cái thùng nhuộm con người.

Người rơi vào đây không bao giờ còn giữ được trong sáng như thuở mới vào nghề.Lương thiện và ngây thơ không thể sống trong giới này.Dương Vũ Huy nhận định mình không phải người lành hiền trong việc liên quan đến tiền đồ một đời, cậu ta có hệ thống tìm kiếm, không thể bỏ phí nó.Làm lại cuộc đời không được để nuối tiếc.Bởi vậy càng không được mềm lòng với kẻ địch, đàn ông thì phải độc ác.Long Sương Sương bứt rứt hỏi Dương Vũ Huy: "Em có được biết cô ta đắc tội anh ở đâu không?

Giết là được làm gì phiền phức thế, em đảm bảo cảnh sát không điều tra ra."

Cô ta rất đẹp, chẳng lẽ hai người có gì đó hay cô ta làm việc gì có lỗi với Dương Vũ Huy?Dương Vũ Huy lạnh lùng: "Một con điếm đáng ghét thôi.

Việc này rất quan trọng với anh, nói chung là cô ta không được sống yên.

Cắt tay và lưỡi là đủ, không cần lấy mạng cô ta."

Mặc dù tức bọn côn đồ vô dụng nhưng không được tỏ ra giận Long Sương Sương.Long Sương Sương gật đầu, lấy mạng một người dễ lắm.

Nhưng hành hạ một người, bắt kẻ đó sống không bằng chết mới là hình phạt đáng sợ nhất.Long Sương Sương chứng kiến nhiều trái lại khá thích tính cách của Dương Vũ Huy.Ba phải không làm nên chuyện, muốn làm được việc lớn thì phải dùng thủ đoạn.Long Sương Sương rất ghét người không dứt khoát, luôn rêu rao mình là người tốt.Làm người ta chán ngấy."

Anh mời em bữa cơm cảm ơn em đã giúp."

Dương Vũ Huy kéo cánh tay Long Sương Sương.Ninh Thư trốn gần đó nhai quẩy nghe Dương Vũ Huy muốn cắt gân tay cắt lưỡi mình.Không thể viết không thể nói, có là người sống lại thì làm được gì, lẽ nào viết bằng chân?

Đến lúc cô viết được thì Dương Vũ Huy đã công thành danh toại.Dương Vũ Huy chơi ác thật.Ninh Thư nuốt nốt miếng quẩy cuối, uống ừng ực cốc sữa đậu nành, vứt rác vào thùng.Mày định chơi bà thì bà chơi mày trước.Dương Vũ Huy và cô gái kia lên xe, Ninh Thư định vẫy taxi đuổi theo nhưng thoáng cái đã không thấy xe của họ đâu.Ninh Thư bỏ theo dõi, ghé hiệu thuốc xem có bán ngân châm không.Cô cất ngâm châm trong túi xách, thong thả về trường.Phải ra tay trước mới chiếm được lợi thế.Lần này chỉ là đầu đường xó chợ, không biết lần sau là ai.Con gái của trùm xã hội đen là kẻ khiến Trần Gia Nam chết, rạch nát mặt trước rồi tiền dâm hậu sát.Dương Vũ Huy là tội phạm vậy thì cô ta chính là tòng phạm, việc bẩn thỉu đến tay Long Sương Sương hết.Nhất nhất thực hiện nhiệm vụ của Dương Vũ Huy.Ninh Thư về ký túc, Phương Mộng Hàm mới ngủ dậy đang nghịch điện thoại.Ninh Thư cố tình chế giễu Phương Mộng Hàm bằng ánh mắt thương hại, một ánh mắt đủ đổ thêm dầu vào lửa.Phương Mộng Hàm đặt điện thoại xuống, cau có hỏi: "Cậu nhìn cái kiểu gì đấy?"

"Chẹp chẹp..."

Ninh Thư tặc lưỡi: "Sáng ra đi mua đồ ăn sáng đã gặp đàn anh Dương Vũ Huy của cậu đi ăn với gái."

"Cậu bị đá rồi à."

Ninh Thư kích đểu: "Tìm cái thứ bạn trai gì đã xấu lại còn lăng nhăng."

"Dù gì cũng là hoa hậu giảng đường lại bị các thằng thối tha đó đá."

Ninh Thư cười trên sự đau khổ của người khác.Phương Mộng Hàm tái mặt, tức ná thở vẫn cố bình tĩnh: "Thôi đi, anh ấy có sự nghiệp có nhiều mối quan hệ.

Có ăn cơm với cô gái khác cũng chỉ vì công việc.

Còn có ca sĩ tìm đến muốn anh ấy viết nhạc cho ấy."

"Tôi không hề thấy lạ khi có gái đẹp đi cùng anh.

Anh xuất sắc như thế có người thích là bình thường."

Ninh Thư: ...Ninh Thư bị tự ti trước tấm lòng cao cả.Đừng thấy Phương Mộng Hàm nói chuyện từ tốn, không run cơ mặt không siết nắm đấm còn tưởng bình tĩnh thật.Ninh Thư nhún vai: "Cậu nói dễ nghe quá, tôi nhìn thấy họ còn bón cho nhau ăn mà."

"Cậu ngứa mắt tôi và anh ấy nên chia rẽ chúng tôi đúng không?"

Phương Mộng Hàm trợn mắt.Phương Mộng Hàm gằn giọng quát: "Tôi và anh ấy vẫn bình thường."

Ninh Thư bĩu môi: "To tiếng cái nỗi gì, có lòng nhắc nhở lại bị trách."

Rõ rành rành Dương Vũ Huy lăng nhăng mà trông Phương Mộng Hàm như muỗn xé xác cô vì cô mới là kẻ thứ ba.Ninh Thư thật sự không còn gì để nói.Luôn luôn nhân từ với đàn ông nhưng cực kỳ hà khắc với phụ nữ.Có bản lĩnh thì xé xác Dương Vũ Huy đi.Mắng nhiếc người khác chắc người yêu cô em không lăng nhăng."

Cậu còn dám nói có lòng?"

Phương Mộng Hàm trèo xuống giường: "Đừng xía vào chuyện của tôi với anh ấy."

"Ai thèm xía, tôi cũng chẳng ăn no rửng mỡ."

Ninh Thư châm chọc.Phương Mộng Hàm tức xanh mặt, đi vào nhà vệ sinhđóng rầm cánh cửa, cảm tưởng rung cả tầng.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 825: Hệ thống siêu sao - Giám thị


Chuyển ngữ: Wanhoo
Phương Mộng Hàm chết vẫn già mồm.

Miệng thì nói vẫn bình thường nhưng cơn giận đã để lộ tất cả.Cô em khó chịu chị đây vui lắm.Dương Vũ Huy nghi ngờ cô chẳng phải bời vì Phương Mộng Hàm lắm mồm.Lát sau Phương Mộng Hàm đi ra thay quần áo.Phương Mộng Hàm xinh kiểu trong sáng, thích mặc váy, kết hợp với váy càng tôn lên sự thanh thoát.

Nhưng hôm nay Phương Mộng Hàm mặc quần lại còn đi giày thể thao.Trông bộ dáng giống như đi đánh ghen, mặc đồ ưu tiên dễ bề vận động.Phương Mộng Hàm lườm cay cú, khoác túi ra ngoài.Ninh Thư đội mũ bám theo Phương Mộng Hàm.Dương Vũ Huy không ở trong trường, Ninh Thư không biết nhà Dương Vũ Huy nên phải bám theo Phương Mộng Hàm.

Có lẽ Phương Mộng Hàm biết nhà cậu ta.Phương Mộng Hàm rảo bước rời khỏi trường học, Ninh Thư đi theo sau.Phương Mộng Hàm đi bộ, không bắt xe.Đi khoảng mười phút đến toà chung cư cao cấp gần trường.Mua được nhà ở thành phố lại còn trị an tốt thế này có thể thấy Dương Vũ Huy kiếm được rất nhiều tiền.Ninh Thư nhìn Phương Mộng Hàm đi vào trong, cô không đi theo.Một là bởi chưa chắc bảo vệ đã cho cô vào.

Phương Mộng Hàm còn phải nói mấy câu bảo vệ mới cho qua.Hai là vì chung cư có thang máy, cô không biết Dương Vũ Huy ở tầng mấy, vào thang máy cùng sẽ bị Phương Mộng Hàm nhận ra.Nãy giờ Phương Mộng Hàm đang rối lòng mới không biết có người theo dõi.Ninh Thư đứng ngoài chung cư, biết Dương Vũ Huy ở đây cũng dễ rồi.Ninh Thư trở về ký túc xá.Về phòng cô bật máy tính xem xem có thể hack máy tính Dương Vũ Huy không.Lại không hack được, rõ ràng đúng địa chỉ IP nhưng chẳng hack nổi.Ninh Thư không biết Dương Vũ Huy mất bản thảo lần hai không viết trên máy tính nữa, thay vào đó viết ra sổ.Bởi sau khi hỏi thăm, cậu ta được cho hay bị hack nên mất dữ liệu.Dương Vũ Huy tức điên, trực giác mách bảo là Ninh Thư làm nên nghĩ mọi cách muốn biến Ninh Thư thành tàn tật.Thế thì Ninh Thư mới không thể lấy được bài hát và kịch bản của cậu ta.Ninh Thư đành phải tự viết từ từ.Phương Mộng Hàm đi tìm Dương Vũ Huy đến trưa mới về, về phòng viền mắt ửng đỏ, má có vết lằn.Nhìn là biết bị tát.Mà còn đỡ eo khom người, gãy eo à?Ninh Thư nhăn mày, Dương Vũ Huy có xu hướng bạo lực?Bị Ninh Thư nhìn chằm chằm, Phương Mộng Hàm che kín mặt.Cô ta đi rửa mặt rồi mới trở ra.Ninh Thư hỏi thẳng: "Cậu bị đánh à?"

Phương Mộng Hàm hừ lạnh, giọng khàn đặc: "Liên quan gì đến cậu."

Phương Mộng Hàm thù ghét Ninh Thư.Cô ta cố tình đá đểu mình và Dương Vũ Huy, cô ta sôi máu qua nhà Dương Vũ Huy lại thấy có gái ở nhà thật.Phương Mộng Hàm bị Ninh Thư kích thích sẵn lại thấy có gái thì không kiềm chế được cơn giận, bước vội qua tát Long Sương Sương.Long Sương Sương đâu phải cái loại yếu đuối để người ta ăn hiếp, cô ta không ăn hiếp người khác đã tốt lắm rồi.Long Sương Sương túm tay Phương Mộng Hàm, quật ngã rồi vả Phương Mộng Hàm vài phát.Dương Vũ Huy không can có khi mặt Phương Mộng Hàm còn sưng to hơn.Mặc dù Phương Mộng Hàm bị đánh nhưng lại chẳng nhận được lòng thương từ Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy thấy phiền phức, nhiều chuyện phiền lòng lắm rồi mà Phương Mộng Hàm còn gây sự.Không gì quan trọng hơn sự nghiệp, chỉ cần cậu ta thành công thì có tất cả từ đàn bà, tiền bạc đến địa vị.Phương Mộng Hàm tủi thân, lại thấy Long Sương Sương kênh kiệu đắc chí thì thấy cô ta đáng ghét hơn cả Trần Gia Nam cùng phòng.Dương Vũ Huy lôi Phương Mộng Hàm ra ngoài, sau đó Phương Mộng Hàm buồn bã ôm cái mặt bị tát sưng trở về.Phương Mộng Hàm trèo lên giường, kéo rèm đắp chăn kín đầu mặc kệ Ninh Thư.Ninh Thư nghe loáng thoáng tiếng khóc thút thít.Ninh Thư vừa đắp mặt nạ vừa xem phim, cảm giác có người nhìn mình mới ngoảnh lại thì thấy Phương Mộng Hàm vạch rèm nhìn máy tính của mình.Phương Mộng Hàm nhìn vào mắt Ninh Thư lập tức kéo rèm.Ninh Thư ngoảnh lại suy tư.Tại sao Phương Mộng Hàm nhìn trộm cô?Giám thị cô hộ Dương Vũ Huy?Ninh Thư bấm chuột, chỉnh âm lượng máy tính lên cao.Phương Mộng Hàm kéo rèm giường quát Ninh Thư: "Cậu nghe nhỏ thôi, đây là phòng chung không phải phòng riêng của cậu."

Ninh Thư nhún vai giảm âm lượng.Phương Mộng Hàm kéo xoẹt cái rèm nằm xuống.Ninh Thư nghĩ ngợi, chuyển tất cả tài liệu sang USB, không lưu gì trong máy tính.Chuyển dữ liệu xong, Ninh Thư cất USB trong túi xách rồi tắt máy tính, cất vào tủ định ra ngoài.Phương Mộng Hàm kéo rèm ngó Ninh Thư: "Cậu đi đâu đấy?

Cậu về muộn là tôi không mở cửa cho cậu đâu."

Ninh Thư lạnh lùng: "Tôi có chìa khoá."

Phương Mộng Hàm lại hỏi: "Khi nào cậu về?

Phòng chỉ còn tôi với cậu, cậu cũng nên cho tôi biết chứ."

Ninh Thư nhìn thẳng vào Phương Mộng Hàm: "Tôi đâu phiền cậu, cậu quan tâm hơi bị nhiều đấy."

Ninh Thư đội mũ ra khỏi trường, đi loanh quanh ngoài chung cư của Dương Vũ Huy.Cô kiểm tra camera xem tránh được ở đâu.Mấy ngày liên tiếp Ninh Thư đi thám thính tình hình, ngày nào cũng mặc quần áo khác nhau nhưng luôn cũng đội mũ che kín mặt.Có lúc đi guốc có lúc đi giày, thay đổi chiều cao của mình.

Có lúc trang điểm có lúc để mặt mộc hoặc đội tóc giả.Làm việc xấu thì cần cẩn thận.Ninh Thư muốn quan sát giờ đi giờ về của Dương Vũ Huy và cũng tìm nơi thích hợp hành sự.Ninh Thư hơi lo lắng.Nghỉ hè nhà trường mở cửa thoải mái, dạo này có một vài người kỳ lạ trong trường.Ninh Thư từng gặp mấy người mắt sáng rực, huyệt Thái Dương hơi nhô, nhìn là biết có võ.

Những người này là đàn em của Long Sương Sương?Kẻ đến để cắt gân tay cắt lưỡi cô?Ninh Thư thản nhiên đi ngang qua chúng.

Cô độitóc giả lại còn trang điểm đậm, chưa chắc chúng nhận ra.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 826: Hệ thống siêu sao - Hành động


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư cần đẩy nhanh tiến độ hành động trước tình hình này.Sau vài ngày quan sát, thường thì mười một giờ đêm Dương Vũ Huy người đầy mùi rượu mới về chung cư, hiển nhiên đi xã giao về.Dương Vũ Huy chưa có tư cách ngạo nghễ, chưa đạt đến trình độ giẫm chân rung chuyển giới giải trí.Ninh Thư trốn trong ngõ, chỗ này camera không đến.Cô mặc quần áo đen hôi rình mùi mồ hôi, đảm bảo không hề thơm tho, ngửi hệt mùi người đàn ông.Búi tóc, đội tất lưới rồi đội mũ, gần như không nhìn rõ mặt của Ninh Thư.Không biết hôm nay Dương Vũ Huy về một mình hay nhờ ai đưa về.

Nhờ người đưa về thì xác định hôm nay công cốc.Ninh Thư trốn kỹ đợi Dương Vũ Huy đi qua.Còn một tiếng nữa là qua ngày mới, ít người đi đường, đèn đường màu trắng chiếu sáng một vùng.Mẹ nó nhiều muỗi thế!Ninh Thư vỗ con muỗi trên mặt, muỗi gì đốt cả qua lưới."

Ai đấy?"

Giọng nam vang lên.Ninh Thư giật mình, không uổng công đêm hôm bị muỗi đốt.Trái tim Dương Vũ Huy đập thình thịch, dự cảm nguy hiểm dâng trào định chạy nhưng có bóng đen vồ đến.Kẻ đó đen sì không nhìn thấy mặt.

Dương Vũ Huy giật thót, tiếng tim đập lùng bùng trong tai không nghe thấy âm thanh xung quanh.Ninh Thư điều động kình khí dùng hết sức lôi Dương Vũ Huy vào ngõ tối.Dương Vũ Huy cứ vậy bị lôi đi, không có cơ hội giãy dụa.Cậu ta ngửi thấy mùi mồ hôi hôi rình, bị bịt miệng chỉ cảm giác tay kẻ đó đầy mồ hôi.Ninh Thư lập tức đánh ngất Dương Vũ Huy, Dương Vũ Huy kêu á, trợn mắt ngất xỉu.Ninh Thư kẹp ngân châm, sờ soạng mặt Dương Vũ Huy, châm kim vào vị trí chính xác.Mặt có nhiều huyệt thần kinh, không cần cắt lưỡi cũng khiến mày nói chuyện ngấp ngứ.Châm xong lại châm vào cánh mũi để Dương Vũ Huy bị méo miệng, chảy nước bọt.Châm mặt xong lại sờ tay Dương Vũ Huy, châm kim rất sâu ở cổ tay Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy tỉnh dậy vì đau, Ninh Thư lại đánh ngất cậu ta.Ninh Thư cắt đứt ngân châm, để lại nhiều mẩu kim nhỏ trong cổ tay Dương Vũ Huy.Xong một tay Ninh Thư lại châm tiếp tay khác.

Dương Vũ Huy lại tỉnh, tầm mắt mông lung người đổ đầy mồ hôi.Ninh Thư đánh ngất không nương tay, cắt kim để lại trong cổ tay.Xong hết việc Ninh Thư lục ví Dương Vũ Huy.

Chỉ có vài tờ tiền mặt nhưng có rất nhiều thẻ ngân hàng và một tờ chi phiếu.

Ánh sáng mờ quá không nhìn rõ con số, Ninh Thư xé luôn.Cô bỏ Dương Vũ Huy trong ngõ, kéo thấp mũ rời khỏi ngõ.Ninh Thư lên cầu vứt kéo và ngân châm xuống sông, cất tất lưới vào trong túi xách.Giặt rồi vẫn dùng được.Về đến ký túc xá đã là gần hai giờ sáng.Đang định lên nhà thì bị chiếu ánh sáng mạnh vào người, Ninh Thư giơ tay che đèn xe.Nhìn qua kẽ tay thấy Lý Tân Trạch khoanh tay trước ngực dựa vào xe nghiêng đầu nhìn cô.Đậu má!Đêm hôm cái tên này đợi ở đây làm gì?Ninh Thư lại gần hỏi Lý Tân Trạch: "Sao anh ở đây?"

Lý Tân Trạch nhìn Ninh Thư từ trên cao xuống, lạnh nhạt: "Muộn thế này em đi đâu về?"

Ninh Thư: ...Trả lời sao bây giờ, bảo mình đi làm việc xấu à.Cô nói thật liệu Lý Tân Trạch có tin không?"

Anh chỉ muốn biết em đi đâu mà về muộn thế này."

Lý Tân Trạch bước về phía Ninh Thư, ngửi thấy mùi trên người Ninh Thư: "Làm gì mà mùi thế."

Ninh Thư bật khóc nhào cơ thể hôi rình vào lòng Lý Tân Trạch.Lý Tân Trạch cảm giác sắp tắc thở, nhưng rồi vẫn thở dài ôm Ninh Thư, hỏi: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Ninh Thư lau nước mắt vào áo Lý Tân Trạch."

Em bị người ta đuổi giết."

Ninh Thư lau nước mũi: "Dương Vũ Huy thuê xã hội đen cắt gân tay cắt lưỡi em rồi tiền dâm hậu sát."

"Tại sao phải cắt gân tay cắt lưỡi rồi mới tiền dâm hậu sát?

Rách việc vậy để làm gì?"

Lý Tân Trạch không vui: "Anh chỉ muốn biết đêm nay em đi đâu mà giờ mới về, anh đợi em từ mười giờ đấy."

Ninh Thư nói: "Cắt gân tay để em không thể giãy giụa, cắt lưỡi để em không hét được.

Làm vậy cho dễ xử."

Lý Tân Trạch: ...Máu me khắp người mới có hứng thú?Giọng Lý Tân Trạch rất khó chịu: "Anh chỉ muốn biết sao em về muộn thế này, em có biết con gái đi đêm một mình rất nguy hiểm không."

"Em nói thật mà.

Dương Vũ Huy bảo Long Sương Sương tìm người giở trò với em.

Dạo này có người lạ trong trường, anh không tin mai em chứng minh cho anh em."

Ninh Thư thành khẩn: "Anh phải tin em."

Lý Tân Trạch day trán: "Anh chỉ muốn biết đêm nay em đi đâu, em nói linh tinh gì vậy."

Ninh Thư: (╯°д°)╯︵┴═┴Má nó phiền!Phiền chết được, không có hứng thú yêu đương nhõng nhẽo.Chẳng lẽ nghi ngờ cô lăng nhăng, giấu bạn trai đi chim chuột, đi ngủ với trai?Ninh Thư lạnh lùng: "Em nói em bị đuổi giết đến giờ mới cắt được đuôi thì anh có tin không?"

"Em trêu anh."

Lý Tân Trạch trả lời dửng dưng."

Thấy chưa, anh đâu có tin em."

Ninh Thư thở dài: "Em đi theo dõi Dương Vũ Huy và Long Sương Sương."

Lý Tân Trạch chau mày: "Con gái của Long Đại Ca?"

Giới giải trí tốt xấu lẫn lộn, Lý Tân Trạch biết Long Sương Sương là rất bình thường."

Đúng rồi, em không biết em làm gì mà Dương Vũ Huy muốn Long Sương Sương xử lý em."

Ninh Thư nói: "Em thấy Dương Vũ Huy trả thù em vì em từ chối anh ta làm anh ta mất mặt."

Lý Tân Trạch sờ cằm, ngửi thấy mùi trên người Ninh Thư, nói: "Sáng mai anh qua tìm em, cần điều tra làm rõ việc này."

Ninh Thư gật đầu: "Anh lái xe cẩn thận, em lên tắm đây."

"Có việc gì cứ gọi cho em chứ đừng đợi thế này.

Anh có thời gian đợi em chẳng bằng ở nhà ngủ lấy sức."

Ninh Thư nói nhỏ nhẹ.Mãi sau Lý Tân Trạch mới nói: "Em tắt máy."

Ninh Thư: ...Ngượng quá, Ninh Thư cười trừ đi lên tầng.Lý Tân Trạch đi rồi Ninh Thư mới thở phào.Đuổi được Lý Tân Trạch đến vất vả, đánh ngấtkhông mệt bằng.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 827: Hệ thống siêu sao - Trúng gió


Chuyển ngữ: Wanhoo
Ninh Thư rón rén về phòng, không bật đèn, đi thẳng vào phòng vệ sinh tắm rửa giặt quần áo bẩn."

Trần Gia Nam cậu bị điên à, đêm hôm không lách cách máy tính thì cũng giặt quần áo, cậu bớt bớt lại được không."

Phương Mộng Hàm bực bội hét: "Có cho người khác ngủ không đấy?"

Ninh Thư mặc kệ Phương Mộng Hàm, treo quần áo ngoài ban công rồi bật máy sấy tóc.Phương Mộng Hàm kéo rèm cau có hét: "Cậu cố tình đúng không?"

"Tôi đâu thể để tóc ướt đi ngủ."

Ninh Thư sấy cho đỡ ướt rồi lên giường khoanh chân tu luyện.Tu luyện xong thì ngủ.Dương Vũ Huy bị cướp ngủ cả đêm trong ngõ.Sáng tỉnh lại khi mặt trời đã lên cao, Dương Vũ Huy cảm thấy khó chịu khắp người.Đầu tiên là không khép được miệng làm nước miếng chảy dài, cổ dấp dính rõ ràng dính nước miếng cả đêm.Mặt ngứa ngáy châm chích như bị kiến cắn.Dương Vũ Huy gãi mặt, giơ tay lên thì cổ tay căng đau.Cố sờ mặt lại sờ thấy nước dãi mà còn bị méo miệng.Tay cậu ta rất đau, vung vẩy lại càng đau.Dương Vũ Huy nhìn cổ tay đỏ tấy, mười ngón tay sưng như củ cà rốt.Da nóng bỏng, gân trong ngón tay và lòng bàn tay giật liên hồi.Tối hôm qua kẻ mặc đồ đen đó làm gì mình?Dương Vũ Huy đứng dậy định đến bệnh viện.

Nhìn thấy vụn giấy mới vội mở ví ra xem, không thấy chi phiếu.Chi phiếu một triệu kiếm được nhờ tối qua bán mấy kịch bản và bài hát, vất vả lắm mới kiếm được ít tiền mà thành tờ giấy vụn trong một đêm.Dương Vũ Huy tức méo mặt, miệng lệch hơn nước dãi chảy dài."

Khốn...

Khốn...

Khốn khiếp."

Dương Vũ Huy nói được hết câu nhưng miệng như bị mắc gì đó không sao nói trôi chảy.Dương Vũ Huy có dự cảm chẳng lành, nỗi sợ trào dâng.Cậu ta bắt taxi đến bệnh viện kiểm tra.Dương Vũ Huy rất coi trọng cái mặt.

Cậu ta soi gương mà giật thót, không biết tại sao bị méo miệng."

Bác, bác, tôi bị..."

Dương Vũ Huy nuốt nước miếng đầy miệng, nói chuyện cảm giác miệng đầy nước bọt không nói được tròn chữ, nước dãi còn chảy ra ngoài."

Bị bê... bệnh gì."

Dương Vũ Huy hỏi xong một câu mà gian nan quá, nói chuyện rất mất công.Dương Vũ Huy đỏ mắt: "Mặt, mặt rất ngứa..."

Bác sĩ hỏi: "Có thể dây thần kinh có vấn đề, bỗng nhiên bị vậy phải không?"

Dương Vũ Huy lau nước miếng chảy dài không kiểm soát.Cổ tay rất đau, đôi tay sưng tấy quấn băng trắng tinh."

Uống thuốc này đã, xoa bóp nhiều để thư giãn cơ mặt."

Bác sĩ nói: "Bôi rượu thuốc và thuốc giảm sưng ở tay."

Dương Vũ Huy lúc lạnh lúc nóng, hai tay nhiễm trùng đau vô cùng.Dương Vũ Huy lại khám đông y, bác sĩ đông y nói mặt của Dương Vũ Huy có thể do bị trúng gió vì uống rượu rồi ngủ cả đêm ngoài đường.Đang là mùa hè nhưng đêm lạnh, gió độc vào người dễ bị vậy.Khám thì cũng chỉ ra bị trúng gió thôi.Bác sĩ đông y kê khá nhiều thuốc bắc bảo Dương Vũ Huy về uống đều đặn.Dương Vũ Huy điên tiết, cậu ta muốn cái mặt trở về bình thường, đừng bị méo lại còn chảy nước dãi không kiểm soát.Mặc dù chỉ hơi méo miệng nhưng ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng của cậu ta.

Cậu ta cần dấn thân vào giới giải trí, không thể đẹp trai điên đảo chúng sinh thì cũng phải có khuôn mặt bình thường.Nói chuyện đẩy lưỡi mà miệng đầy nước bọt rất khó nói chuyện, nói là chảy nước miếng.Cậu ta thế này làm sao bàn công việc?Dương Vũ Huy nôn nóng nhăn mặt, nhổ nước miếng: "Có cách gì, nhanh, nhanh không?"

Mặt ngứa gần chết như bị kiến bò nhưng không phải ngứa thật, gãi không hết ngứa.Ngứa từ trong lòng khó mà chịu nổi.Bác sĩ đông y nói: "Bệnh này dễ bị nhưng để mà chữa khỏi khá vất vả."

Dương Vũ Huy như đứng trong chảo dầu, bị vậy bỏ lỡ biết bao cơ hội trong khi còn có người sống lại khác.Sưng tay không viết được bản thảo, méo miệng không nói được tròn chữ.Cậu ta phải viết bản thảo thế nào đây?Dương Vũ Huy tuyệt vọng chưa từng có, cảm giác tuyệt vọng làm cậu ta khủng hoảng trầm trọng.Khó lắm mới được sống lại, chưa làm nên trò trống gì đã mắc bệnh lạ.Lẽ nào ông trời muốn trêu ngươi cậu ta, cậu ta sống lại có ý nghĩa gì.Kiếp trước vất vả, kiếp này có hệ thống tìm kiếm vẫn lắm tật nhiều tai.Ông trời khốn khiếp!Dương Vũ Huy run rẩy về chung cư, Dương Vũ Huy lúc nóng lúc lạnh run mạnh hơn.Cậu ta mặc thêm quần áo quấn chăn kín mít.Miệng lệch sang bên, mặt mũi trông rất dị.Bàn tay rất khó chịu, nóng ran sưng tấy như bị luộc chín, không cử động được ngón tay.Khó lắm mới cầm được điện thoại gọi cho Phương Mộng Hàm.Dương Vũ Huy nói không rõ lời, miệng chảy nước miếng: "Em... em qua đây."

Phương Mộng Hàm bên kia điện thoại không nghe rõ câu ngắc ngứ của Dương Vũ Huy.

Nhìn điện thoại thấy đúng là số của đàn anh, hay là anh ấy gọi nhầm.Cô ta hỏi: "Anh có đó không?"

Dương Vũ Huy nghe thấy giọng của Phương Mộng Hàm, nằm trên giường nhổ nước bọt rồi mới hét: "Anh bảo em qua đây."

Bất ngờ nói cả câu mạch lạc!Phương Mộng Hàm cắn môi đeo túi chạy qua nhà Dương Vũ Huy.Ninh Thư ngả người ra ghế, thấy Phương Mộng Hàm vẫn đi tìm Dương Vũ Huy thì đến nghi ngờ đêm qua mình thất bại.Lẽ nào do trời tối nên châm lệch huyệt?

Không thì tại sao có cảm giác Dương Vũ Huy vẫn bình thường?Tiếc quá.Lần này thất bại dám chắc Dương Vũ Huy sẽ đề phòng,không còn cơ hội ra tay.
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 828: Hệ thống siêu sao - Cấp cứu


Chuyển ngữ: Wanhoo
Mới sáng ra Phương Mộng Hàm đã bị Dương Vũ Huy gọi qua nhà, Phương Mộng Hàm khó chịu, cảm giác cô ta không phải bạn gái của Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy chưa từng quan tâm yêu thương cô ta, không biết tạo lãng mạn.Phương Mộng Hàm cũng biết Dương Vũ Huy có một số đối tượng mập mờ.Phương Mộng Hàm thở dài, thực lòng không muốn chia tay với Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy đang thành công, tương lai lại càng thành công, rõ ràng sẽ có rất nhiều gái vây quanh.Cô ta là bạn gái đầu tiên của Dương Vũ Huy, dù gì cũng phải củng cố vị trí của mình.Phương Mộng Hàm đứng trước cửa bấm chuông mãi không có ai mở cửa.Phương Mộng Hàm cáu kỉnh, gọi người ta đến lại không mở cửa là sao, bỡn cợt người ta?Dương Vũ Huy nằm trên giường mặt mũi đỏ bừng, đổ mồ lạnh, nghe thấy tiếng chuông ra mở cửa nhưng không sao cử động được tay.Cử động là đau như bị chích, cử động một cái cũng làm Dương Vũ Huy tái nhợt mặt mũi.Lấy sức mở cửa mà đau suýt ngất."

Anh?"

Phương Mộng Hàm ngỡ ngàng nhìn Dương Vũ Huy ngồi sụp dưới đất, nhất là cái miệng méo xệch chảy nước miếng.Phương Mộng Hàm hơi chê lại vẫn đỡ Dương Vũ Huy dậy.Dương Vũ Huy nói khó nhọc: "Đi, đi viện."

Tay cậu ta đau không cử động được.Phương Mộng Hàm dìu Dương Vũ Huy ngồi xuống ghế gọi cấp cứu."

Anh làm sao thế?"

Phương Mộng Hàm lau nước miếng cho Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy rất xấu hổ khi Phương Mộng Hàm lau miệng hộ, cảm giác mình như một thằng đần.Cậu ta vẫn tường tận mọi việc, chẳng qua không thể khống chế cơ mặt, không kiểm soát được miệng lưỡi.Nói lắp, chảy nước dãi như thằng đần.Gọi cứu thương xong, Dương Vũ Huy cố nói với Phương Mộng Hàm: "Trong ngăn, ngăn kéo...

ực..."

Dương Vũ Huy nuốt nước bọt nhưng vẫn có dãi chảy ra ngoài.Phương Mộng Hàm hơi ghê song vẫn lau nước miếng hộ, lau mấy cái đã bẩn hết khăn, tởm vô cùng.Phương Mộng Hàm muốn vứt luôn cái khăn."

Bản, bản thảo, trong ngăn kéo..."

Cái lưỡi to khiến phát âm không được chuẩn.Phương Mộng Hàm nhìn theo tầm mắt Dương Vũ Huy, mở ngăn kéo lấy bản thảo, đập vào mắt là tên của kịch bản.Phương Mộng Hàm rạo rực."

Em đến SK...

K..."

Phương Mộng Hàm nói: "Đưa kịch bản này cho công ty SK đúng không?"

Dương Vũ Huy gật đầu, rớt mồ hôi.Phương Mộng Hàm cất kịch bản vào túi của mình."

Giá, anh...

đã, thương lượng... xong."

Dương Vũ Huy cố nói, rất muốn kéo cái lưỡi không nghe lời.Dương Vũ Huy đỏ bừng mặt tổn thương lòng tự trọng, nhất là khi còn đang ở trước mặt cô gái thích mình.

Một lát sau xe cấp cứu đến, Dương Vũ Huy được khiêng xuống dưới đưa đi viện, Phương Mộng Hàm thì mang kịch bản đến công ty SK.Phương Mộng Hàm đưa kịch bản cho công ty SK, cô ta giải thích Dương Vũ Huy không được khoẻ bảo mình mang kịch bản đến.Dương Vũ Huy đã đàm phán xong nên nói chuyện cũng dễ, công ty SK đưa cho Phương Mộng Hàm một tờ chi phiếu.Chi phiếu ghi năm triệu tệ.Phương Mộng Hàm nhìn thấy con số ấy thì giật thót, trái tim đập bình bịch.Thảo nào Dương Vũ Huy chỉ là sinh viên năm hai đã mua được nhà, không khiêm tốn thì đã mua xe.Dương Vũ Huy đã tính đến chuyện mua xe.Năm triệu là khoản tiền có người cả đời không kiếm được.Mấy kịch bản mấy bài hát mà như ăn cướp được tiền.Phương Mộng Hàm cất chi phiếu ôm chặt cái túi.Xuống đến cổng công ty, Phương Mộng Hàm có ý tưởng táo bạo đó là chuyển năm triệu thành tiền mặt.Cô ta có thể lấy một ít không.Dương Vũ Huy nói không rõ, không thể chất vấn công ty SK.Tiền mê hoặc lòng người, trái tim Phương Mộng Hàm đập liên hồi, ý tưởng đó liên tục thôi miên cô ta.Lòng bàn tay đổ đầy mồ hôi, xoắn xuýt rồi thở dài.Đừng cãi nhau với Dương Vũ Huy vì mấy triệu, sau này cô ta còn cần gia nhập giới giải trí, nổi tiếng rồi thì mấy triệu là chuyện nhỏ.Nhất là khi Dương Vũ Huy biết viết nhạc, viết kịch bản.

Cho cô ta làm nữ chính một phim lại sợ không có tiền ư?Viết nhạc cho cô mà sợ không nổi tiếng ư?Phương Mộng Hàm nghĩ thông thở dài thườn thượt, nhiều con số là bài kiểm tra tâm lý con người.Phương Mộng Hàm mang chi phiếu đến viện tìm Dương Vũ Huy.Phương Mộng Hàm đưa cậu ta chi phiếu năm triệu.

Dương Vũ Huy rất hài lòng, muốn nói nhưng chỉ chảy nước dãi.Dương Vũ Huy trùng lòng, bộ dạng này có tiền cũng không bù đắp được tổn thương lòng tự trọng.Có chi bao nhiêu tiền cũng phải chữa khỏi cái bệnh quái quỷ này.Trước đây Dương Vũ Huy thấy mình không đẹp trai, giờ mới thấy mặt bình thường mà khoẻ mạnh là đủ.Phương Mộng Hàm nhẫn nhịn cơn buồn nôn lau nước dãi cho Dương Vũ Huy.

Khăn tay lau nhiều dãi có mùi lạ.Dương Vũ Huy ngủ ở ngõ cả đêm sáng dậy chưa đánh răng, tay bị thương thế này làm sao đánh răng được.Phương Mộng Hàm ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong lòng nổi sóng gió.Nói chung là hình tượng Dương Vũ Huy trong lòng cô ta vỡ tan tành.Dương Vũ Huy sắp phẫu thuật.

Tay cậu ta ngày càng sưng to mà còn sắp nứt da, bác sĩ chẩn đoán có vật lạ ở trong.Chụp X quang thấy có các mẩu kim có ngắn có dài trong cổ tay.Bệnh viện sắp xếp phẫu thuật lấy dị vật nhanh nhất có thể.Dương Vũ Huy tỉnh lại nhìn thấy kim là biết ngay có người hại cậu ta.Tay bị chích kim, bác sĩ bảo kim chọc vào gân làm nhiễm trùng, cần chăm sóc cẩn thận, chưa biết có để lại di chứng không.Không thể nói không thể viết?!Cậu ta định biến Trần Gia Nam thành người như vậy nhưng mình lại bị trước.Chỉ Long Sương Sương biết chuyện này, tại sao Long Sương Sương làm vậy?Dương Vũ Huy nhớ kẻ đó rất khoẻ, người hôi rình, chắc là đàn ông.Nếu đó thật sự là người của Long Sương Sương vậy tại sao không xử lý Trần Gia Nam mà lại hại cậu ta ra nông nỗi này.Dương Vũ Huy rất khó hiểu, không hiểu tại saoLong Sương Sương làm thế, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ở giữa?
 
Ninh Thư (801-1000)
Chương 829: Hệ thống siêu sao - Bị theo dõi


Chuyển ngữ: Wanhoo
Dương Vũ Huy nằm viện, Phương Mộng Hàm ở lại chăm sóc Dương Vũ Huy, mà còn tự nguyện chăm sóc Dương Vũ Huy hết lòng.Nhìn thấy Dương Vũ Huy cầm mấy triệu đơn giản, tất nhiên Phương Mộng Hàm muốn nâng độ nhận diện bên Dương Vũ Huy.Dương Vũ Huy rối lòng muốn gọi hỏi Long Sương Sương nhưng mãi chẳng nói được một câu đầy đủ.Nhiều điều muốn nói lại nghẹn lòng làm cậu ta hoảng hốt.Dương Vũ Huy không nghĩ Long Sương Sương phản bội, chắc hẳn có liên quan đến Trần Gia Nam.Chắc chắn liên quan đến Trần Gia Nam, trực giác nói thế.Kể cả Trần Gia Nam không làm thì cô ta vẫn có bạn trai nhà giàu.

Họ Lý lại còn phát triển mạnh, được nhận định là công ty giải trí hàng đầu.Nhất định là Lý Tân Trạch thuê người làm.Dương Vũ Huy muốn hỏi Phương Mộng Hàm xem tối hôm qua Trần Gia Nam có gì bất thường không, nhưng há miệng chỉ rớt nước dãi.Dương Vũ Huy thật sự muốn chết.Phương Mộng Hàm lại phải nhẫn nhịn lau miệng cho Dương Vũ Huy.Phương Mộng Hàm thấy Dương Vũ Huy như thằng đần, làm Phương Mộng Hàm hoài nghi mình săn sóc anh ta có đáng không.Mà Phương Mộng Hàm còn nhận thấy miệng anh ta ngày càng méo.Uống một đống thuốc mỗi ngày nhưng không thấy tác dụng rõ rệt.

Tiền chữa bệnh thì đắt đỏ, Dương Vũ Huy nằm viện như vứt tiền ra ngoài cửa sổ.Chưa từng thấy Dương Vũ Huy hào phóng với cô ta như vậy.Phương Mộng Hàm thở dài tiếp tục chăm sóc Dương Vũ Huy.

Đi vệ sinh còn cởi quần hộ Dương Vũ Huy.Cô ta chưa hầu bố mẹ đến mức này.Mấy hôm nay Ninh Thư ở yên trong phòng không đi đâu, cô có cảm giác đêm đó Lý Tân Trạch giận.Lần nào cũng gọi video với Lý Tân Trạch chứng minh mình ở trong phòng không đi đâu cả.Ninh Thư nói có người theo dõi nhưng Lý Tân Trạch không tin.Ninh Thư thở dài, Lý Tân Trạch bận lòng đêm đó cô đi đâu.Sao phiền thế nhỉ!Thêm một người dính là thêm nhiều phiền phức!Ninh Thư nghĩ ngợi lại gọi cho Lý Tân Trạch, nói: "Hay chúng ta đi viện đi."

"Em bị ốm à?"

"Đêm hôm đó em đi theo dõi Dương Vũ Huy và Long Sương Sương, em không hẹn hò với ai hết, thật đấy.

Đi viện kiểm tra xem em có còn trinh không."

Lý Tân Trạch: ...Lý Tân Trạch bên kia mãi không lên tiếng.Lý Tân Trạch không biết trả lời thế nào, thở dài: "Trưa đi ăn cơm."

Ninh Thư trả lời ngay: "Vâng."

Cho chú em xem chị có bị theo dõi không.Ninh Thư rửa mặt buộc tóc gọn gàng lộ cái trán thông minh, cho người ta nhìn qua là nhận ra cô.Cô mặc quần và đi giày thể thao, mặc đơn giản mà đẹp.Buổi trưa Lý Tân Trạch lái xe đợi Ninh Thư dưới ký túc.Ninh Thư cất hai bình xịt hơi cáy trong túi, chuẩn bị đầy đủ thì chạy mới dễ.Ninh Thư khoá cửa phòng đi xuống dưới.Nhìn Ninh Thư mặc áo phông quần bò, Lý Tân Trạch cứ thấy bạn gái thay đổi khí chất trở thành cô gái mạnh mẽ, không còn là Trần Gia Nam dịu dàng nhã nhặn.Khí chất bây giờ...Lý Tân Trạch mở cửa xe: "Đi thôi."

Ninh Thư nói: "Mình đi bộ đi, ăn quán gần trường thôi."

"Ừ."

Lý Tân Trạch nắm tay Ninh Thư đi trong đường trường.Lý Tân Trạch nói dịu dàng: "Em nói thích con đường này nhất, lá rụng bay bay rất đẹp rất nghệ."

Ninh Thư cảm giác có mấy đôi mắt đổ dồn vào mình.Những người này tướng mạo bình thường và đang làm việc, không nhổ cỏ thì quét sân, không làm người khác chú ý.Lý Tân Trạch và Ninh Thư ra khỏi trường, có mấy người đi theo.Ninh Thư dựa gần nói với Lý Tân Trạch: "Chúng ta bị theo dõi."

Lý Tân Trạch muốn ngoảnh lại nhìn nhưng Ninh Thư nhắc: "Đừng ngoảnh lại."

Lý Tân Trạch nhăn mặt: "Phố đông người chúng ta bắt xe đi."

Ninh Thư lắc đầu: "Chúng ta cứ đi ăn cơm, biết đâu em sai."

Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch vào quán ăn bên đường, mấy người đằng sau cũng vào theo, ngồi bàn gần Ninh Thư và Lý Tân Trạch.Lý Tân Trạch sầm mặt, chắc chắn những người này đi theo họ.Lý Tân Trạch hỏi nhỏ Ninh Thư: "Họ theo dõi em bao lâu rồi?"

Ninh Thư nhếch môi: "Một thời gian rồi."

Ninh Thư gọi hai suất cơm bình tĩnh ăn cơm, Lý Tân Trạch không muốn ăn chỉ nhìn Ninh Thư gắp thức ăn vào miệng.Mấy người bàn bên cũng gọi món nhưng luôn để mắt Ninh Thư và Lý Tân Trạch.Ninh Thư ăn nửa bát cơm đặt bát đũa xuống, Lý Tân Trạch thanh toán kéo Ninh Thư ra ngoài.Có người cố tình chặn đường Lý Tân Trạch và Ninh Thư.Lý Tân Trạch khó chịu đá thẳng kẻ cản đường.Lý Tân Trạch không phải người chịu để yên cho người ta bắt nạt.Lý Tân Trạch đạp một cái, Ninh Thư cũng đạp một cái.

Ninh Thư khoẻ hơn Lý Tân Trạch, đạp một cái nghe cả tiếng xương gãy."

Á..."

Người bị đạp ôm chân hét toáng lên."

Bọn mày làm gì đấy."

"Mẹ kiếp thích đánh nhau à..."

Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch chạy khỏi quán ăn, mấy người phía sau đuổi theo hai bọn cô.Chẳng mấy đã đuổi kịp bao vây hai bọn cô.Họ toả ra sát khí nguy hiểm, hiển nhiên bàn tay từng dính máu người."

Chạy gì, chạy nữa đi."

Một tên trợn mắt dữ tợn: "Đá gãy chân em tao mà tính chạy à.

Hôm nay phải dạy dỗ bọn mày không thì lại coi trời bằng vung."

"Mày biết tao là ai không?

Tao quen Long Đại Ca, mày xác định đánh nhau?"

Lý Tân Trạch ăn nói hùng hồn rất có khí thế."

Long đại ca cái gì, động vào anh em của tao thì có quen ông trời tao cũng không tha cho mày."

Tên đó quắc mắt.Ninh Thư nép mình vào người Lý Tân Trạch, nhét vào tay anh ta bình xịt hơi cay.Lý Tân Trạch sửng sốt cầm chắc bịt xịt."

Con bé này xinh nhỉ, tí anh Hạo cho bọn em chơi nhé?"

Một tên quét mắt dung tục khắp người Ninh Thư.Không cần nói cũng biết tởm thế nào."

Con mẹ mày."

Lý Tân Trạch xịt hơi cay vào mắt tên đó, Ninh Thư cũng nhanh tay xịt vào người khác."

Á..."

"Mẹ kiếp..."

Mấy tên che mắt, nước mắt chảy ròng, rát mắt như bị mù.Lý Tân Trạch bắt được cơ hội đấm đá như điên.Ninh Thư kéo Lý Tân Trạch chạy về trường.
 
Back
Top Bottom