Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Ninh Thư (601-800)

Ninh Thư (601-800)
Chương 610: Hậu viện nhà Tứ gia - Trẻ con khóc trong đêm


Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư vẫn đang tập dẫn kình khí ra ngoài cơ thể, nếu được cô muốn đưa kình khí vào trong cơ thể người khác thông qua sức mạnh tinh thần.

Không biết có phải do sức mạnh tinh thần của cô còn yếu không mà cô đã thử rất nhiều lần nhưng vẫn không đưa được kình khí ra ngoài.

Ninh Thư chỉ biết thử đi thử lại, cùng với bảo toàn tính mạng, Ninh Thư vẫn rất muốn hoàn thành nhiệm vụ.

Ngoài ăn cơm, cô dành cả thời gian ngủ vào việc tập tành.

Cuối cùng sau nửa tháng đã dẫn kình khí ra ngón tay thành công.

Ninh Thư vui lắm, dẫn được kình khí ra ngoài cũng xem như học được cách tấn công, tuy nhiên để tấn công được còn phải chờ khi tinh thần đã mạnh.

Chứ kình khí như sợi tóc của cô không đủ lực để tấn công.

Đêm đến Ninh Thư lại dấm dúi nấu sữa mang đến phòng bà vú.

Nhìn em bé trong nôi, Ninh Thư chạm vào tiểu cách cách, truyền kình khí sang người con bé.

Tiểu cách cách bỗng khóc oe oe khi kình khí đang truyền vào người, Ninh Thư giật mình bịt miệng nó.

Bà vú chỉ nhăn mặt trở mình, chắc do thấy em bé đã nín nên không thức dậy kiểm tra.

Ninh Thư khó hiểu, năng lượng này rất ôn hoà, sao con bé lại khóc?Em bé nhắm tịt mắt làm Ninh Thư giật thót, không biết có chết hay không.

Cô sờ ngực vội, trái tim vẫn đang đập.Có vẻ nó khó chịu lắm, không cả thèm uống sữa.

Ninh Thư đặt em bé về nôi, đắp cho em bé tấm chăn mỏng.Cầm sữa cừu ra ngoài, nhìn sữa cừu màu trắng đục và thế là Ninh Thư uống ừng ực hết cả bát.Ninh Thư khá yên tâm, có kình khí của Tuyệt Thế Võ Công thay đổi cơ thể tiểu cách cách, tiểu cách cách sẽ không chết yểu dễ dàng.Ninh Thư chuyển từ mỗi đêm sang cách đêm đến gặp tiểu cách cách vì thỉnh thoảng Nữu Hộ Lộc thị sai cô gác đêm.Việc gác đêm đâu đến lượt nha hoàn dọn dẹp như cô làm, lẽ nào Nữu Hộ Lộc thị định trọng dụng cô?Ninh Thư không có ý kiến, bảo cô gác thì cô gác.

Gác đêm không được ngủ, vừa hay cô cũng luyện Tuyệt Thế Võ Công, luyện ra nhiều kình khí vừa tăng cường thể lực vừa có thêm để chuyển cho tiểu cách cách một ít.Tối nay Ninh Thư lại gác đêm, Ninh Thư hầu Nữu Hộ Lộc thị ngủ, Nữu Hộ Lộc thị vươn tay sai Ninh Thư: "Bắt mạch cho ta."

Ninh Thư sờ cổ tay Nữu Hộ Lộc thị, lúc sau trả lời trước cái nhìn của chủ: "Cách cách rất khoẻ."

Nữu Hộ Lộc thị nhăn mày, thở dài thu tay về.Đích Phúc tấn Ô Lạp Na Lạp thị đã chửa gần năm tháng, Lý Cách cách cũng có biểu hiện mang thai, Dận Chân cũng hay qua sân cô mà tại sao cô vẫn chưa có tin gì?"

Cách cách đừng lo lắng, duyên đến thì sẽ có thai thôi ạ."

Vẫn chưa đến ngày Càn Long tương lai xuất hiện, không cần vội thế."

Ngươi lui đi."

Nữu Hộ Lộc thị mím môi.Ninh Thư nhún chào rời phòng, cô ngồi ghế bên ngoài bắt đầu tu luyện Tuyệt Thế Võ Công."

Oe oe oe..."

Nửa đêm, phủ bối lặc chìm trong yên tĩnh lại bỗng có tiếng khóc oe oe ngày một to và vang.Đèn các phòng thắp sáng dần."

Tiếng gì thế Diệu Lăng, trẻ con khóc à?"

Nữu Hộ Lộc thị hỏi vọng ra bằng giọng ngái ngủ.Ninh Thư vào trong thưa: "Chắc là tiểu cách cách khóc ạ."

Ninh Thư nhăn mày sốt ruột, tại sao lại khóc."

Chúng ta có cần qua xem không ạ?"

Ninh Thư hỏi Nữu Hộ Lộc thị.Nữu Hộ Lộc thị rời giường, Ninh Thư phủ thêm áo ngoài cho cô ta.

Nữu Hộ Lộc thị nghĩ ngợi rồi nói: "Ngươi qua xem tình hình bên chủ viện, nếu chủ viện không có động tĩnh gì vậy chúng ta cũng không đi."

Ninh Thư nhún người, trên đường qua chủ viện gặp Dận Chân và Ô Lạp Na Lạp thị.

Dận Chân dìu Ô Lạp Na Lạp thị với cái bụng to, nhiều hầu theo sau.Nhìn hướng đi chắc hẳn qua sân Tống Cách cách.Ninh Thư nhanh chân chạy về thưa: "Bẩm Cách cách, Bối lặc gia và Phúc tấn đều đã qua đó ạ."

"Thế chúng ta cũng đi."

Nữu Hộ Lộc thị rửa mặt búi tóc đơn giản rồi đi ngay.Ninh Thư theo sau Nữu Hộ Lộc thị, đến sân của Tống Cách cách, chưa vào trong đã nghe thấy tiếng khóc của tiểu cách cách xen với giọng của Tống Cách cách.Nữu Hộ Lộc thị tạm dừng một lát mới vào trong.

Ninh Thư vào theo trong sốt ruột.

Nhìn thấy Tống Cách cách vừa bế con vừa khóc vừa mắng bà vú đang quỳ: "Bà là đồ độc ác, sao bà lại làm vậy với con ta."

Dận Chân sầm mặt: "Bà vú này là thế nào, ta qua thăm lại thấy bà ta động tay động chân với con.

Con của ta không đến lượt kẻ nô tài hành hạ."

Bà vú nghệt mặt tái mét.

Bị bắt tại trận làm bà chẳng còn đường chối cãi.Em bé vẫn đang khóc, Tống Cách cách dỗ thế nào cũng vẫn đạp đá chân tay, Tống Cách cách bị tiểu cách cách đạp đau cả người."

Con bé bị làm sao vậy?"

Ô Lạp Na Lạp thị tỏ ra mệt mỏi do đang mang thai mà đêm hôm bị quấy nhiễu.

Dận Chân thấy vậy càng chau gắt lông mày hơn, đanh mắt nhìn Tống thị.

Khuôn mặt vốn đã không có nhiều biểu cảm giờ phút này càng đáng sợ."

Thế con bị làm sao?"

Dận Chân gắt giọng hỏi Tống Cách cách.Tống Cách cách chực chờ nước mắt, cô đâu biết con bị làm sao.

Bị Dận Chân hỏi làm cô vừa giận vừa nôn nóng, liên tục dỗ con, vô cùng sợ làm Dận Chân mất hứng.Ninh Thư nói thầm với Nữu Hộ Lộc thị: "Bẩm Cách cách, chắc là tiểu cách cách đói ạ."

Bình thường tầm này cô sẽ bón sữa cho nó, kể từ khi cô chuyển kình khí sang nó sẽ khoẻ hơn, cần ăn nhiều hơn, uống hết được một bát sữa cừu.Kình khí đang bồi dưỡng cơ thể tiểu cách cách, giúp con bé ngày một khoẻ lên.Nhưng hôm nay cô phải gác đêm không mang sữa qua được, nó đói nên chỉ biết khóc để nhắc nhở người lớn.Ninh Thư không ngờ bà vú lại to gan dám đánh em bé.

Mặc dù không quan tâm nhưng vẫn là con của Dận Chân, không đến lượt bà ta hành hạ.Nói cũng tại người mẹ Tống Cách cách không yêuthương con gái, thỉnh thoảng mới bảo bà vú bế con qua thăm vài ba phút, sau lạisai bế đi nên bà vú càng bỏ bê hơn.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 611: Hậu viện nhà Tứ gia - Lo lắng


Chuyển ngữ: Wanhoo"Gia, phải chăng tiểu cách cách đói?"

Nữu Hộ Lộc thị nói cho Dận Chân nghe phỏng đoán."

Xin ngài cho phép dân phụ cho tiểu cách cách bú sữa ạ."

Bà vú đang quỳ chớp lời, thôi buồn bã mà chuyển qua chớp thời cơ thể hiện mặt có ích.Dận Chân cười khẩy: "Ta không muốn con gái mình ở gần kẻ độc ác như ngươi."

Dận Chân sai thái giám thân cận Tô Bồi Thịnh tìm bà vú mới.Tiểu cách cách đã có thể ăn thêm một vài thức ăn, nhà bếp nấu cháo sườn rau, tiểu cách cách khóc nấc được ăn cái bèn dừng khóc, tập trung ăn cháo."

Đánh bà vú này mười đại bản, đuổi khỏi phủ bối lặc."

Dận Chân buông lời lạnh lùng.

Lại quay sang nhìn thấy tiểu cách cách ăn ngon miệng, mới một lúc đã ăn hết bát cháo."

Ăn được nuôi được."

Nỗi lòng Dận Chân vơi bớt, cứ tưởng cô con gái này chẳng sống nổi một tháng, nay khoẻ lên mỗi ngày đã an ủi phần nào Dận Chân."

Bà vú như vậy mà sao thân là mẹ nhưng cô không biết.

Nếu hôm nay con nó không khóc, không biết bà vú sẽ tiếp tục hành hạ con ta thế nào."

Dận Chân lạnh lùng với Tống Cách cách.Tống Cách cách chấm nước mắt vào khăn tay, khóc rấm rứt tủi hờn: "Gia ạ, thiếp không ngờ bà ta độc ác nhường này.

Trông bà ta thật thà, nào ngờ lòng lang dạ sói."

"Con thế nào mà mẹ cũng không biết, cô không muốn nuôi sẽ có người khác nuôi."

Mặt Dận Chân lạnh tanh.Tống Cách cách quỳ phịch xuống: "Gia, nó là con của thiếp mà."

Dận Chân hừ lạnh, ngoảnh sang nói với Ô Lạp Na Lạp thị: "Phúc tấn về nghỉ trước đi."

Ô Lạp Na Lạp thị đã mệt lắm rồi, cũng không cố gắng nữa nên về ngay."

Các nàng cũng về đi."

Dận Chân nói với mấy Cách cách.Tống thị thấy Dận Chân có ý định ở lại nên bỗng vui phơi phới....Ninh Thư theo Nữu Hộ Lộc thị đi về, cô nhẹ nhõm cả người.

Sự việc đã được Dận Chân để mắt đến vậy tương lai tiểu cách cách sẽ đỡ khổ hơn."

Con ta sau này không được tìm bà vú ác như thế."

Nữu Hộ Lộc thị đi trước nói với Đồng Ngọc.Đồng Ngọc cũng rất khó tin: "Bà ta là bà vú mà sao dám làm vậy với con của Bối lặc gia chứ."...Hôm sau Tống Cách cách bị Dận Chân cấm túc, tiểu cách cách cũng tạm thời giao cho Niên thị đang xử lý hậu viện chăm sóc.Tống Cách cách khóc lóc xin Dận Chân đừng cướp con cô ta.

Dận Chân nói thẳng: "Cô không thương con nhưng ta thương, đợi nó lớn rồi tính."

Ninh Thư cảm thấy Dận Chân biết Tống Cách cách chẳng đoái hoài đến cô con gái nên mới giao cho Trắc Phúc tấn Niên thị nuôi.

Về chuyện tương lai con bé sẽ trả cho Tống Cách cách hay vẫn được Niên thị nuôi thì chưa nói trước được.Cô muốn gặp em bé ngày càng khó, muốn giúp cũng không giúp được, chắc là con bé sẽ có cuộc sống sung sướng hơn.Trắc Phúc tấn Niên thị phải thể hiện cho Dận Chân thấy nên không thể bạc đãi nó, tóm lại là vẫn tốt hơn ở sân Tống thị.Ninh Thư không có trách nhiệm với Tống Cách cách, cô không để ý sân Tống thị nữa.Ninh Thư yên tâm làm một nha hoàn dọn dẹp ở sân Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị không cho gọi cô, cô sẽ không bén mảng trước mặt Nữu Hộ Lộc thị.Ninh Thư không muốn trèo cao, cô chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ rồi rời khỏi thế giới.Thi thoảng Nữu Hộ Lộc thị sẽ hỏi Ninh Thư một vài kiến thức dưỡng sinh, hoặc ăn thức ăn nào hỗ trợ mang thai, chung quy vì muốn có thai.Ô Lạp Na Lạp thị đến ngày lâm bồn, mẹ tròn con vuông với một cậu con trai, vừa là trưởng nam cũng là con trưởng trong nhà.Dận Chân vui lắm, mới sinh đã đặt tên Hoằng Huy ngay lập tức.Sau tiệc đầy tháng Hoằng Huy, Lý Cách cách cũng sinh con nhưng là con gái, dẫu vậy Dận Chân vẫn lấy làm vui mừng.Tống Cách cách bị cấm túc từ dạo đó hay tin tức gần chết.Con của cô bị Dận Chân ghét, con của cô không được bên cô.

Ô Lạp Na Lạp thị sinh con trai thì đành chấp nhận, nhưng Lý thị cũng là thiếp cũng sinh con gái như cô, vậy mà Dận Chân vẫn thưởng cô ta bao nhiêu là thứ.Bối lặc gia bất công quá.Nữu Hộ Lộc thị ngắm hai em bé trắng trẻo mập mạp trong hâm mộ, cô sờ bụng, chẳng biết khi nào mới đến lượt mình.Ninh Thư biết chắc chắn Nữu Hộ Lộc thị sẽ sinh con mà chỉ sinh duy nhất một đứa.

Một Hoằng Lịch thôi đủ cân mấy người con của người khác.Hoằng Lịch thông minh, năm tuổi đi học nhìn qua đã thuộc làu làu, rất được lòng ông nội Khang Hi, thường thế chỗ phụ thân xuất hiện trước mặt Khang Hi.Hoằng Lịch và Nữu Hộ Lộc thị đều là người sống thọ, một người thọ tám mươi chín, một người thọ tám mươi sáu.

Ninh Thư không biết khi nào mới kết thúc nhiệm vụ.

Con của Tống Cách cách đã có cuộc sống tốt hơn, Trắc Phúc tấn Niên thị hết lòng săn sóc, nghe nói đã biết bò.Không lẽ nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc?...Chẳng mấy sau Cảnh thị phát hiện có thai, Lý thị mới qua tháng ở cữ không được bao lâu cũng lại mang thai.Phải nói Lý thị là người sinh nhiều nhất trong hậu viện Dận Chân, Hoằng Phán, Hoằng Quân, Hoằng Thời đều là con cô ta.Phụ nữ hậu viện thi nhau mang thai, Nữu Hộ Lộc thị càng nghi ngờ mình không mang thai được.

Tại sao người ta liên tiếp có thai mà cô lại không chứ.Nữu Hộ Lộc thị nói với Ninh Thư: "Ngươi bắt mạch cho ta, xem ta có bệnh gì khó nói không.

Ta vào phủ lâu như thế, tại sao đến giờ vẫn chưa mang thai?"

Ninh Thư không biết nói thế nào, bắt mạch nghiêm túc cho Nữu Hộ Lộc thị: "Cơ thể Cách cách không có vấn đề gì, trái ngon không sợ chín muộn, Cách cách chớ lo ạ."

"Làm sao mà ta không lo được."

Nữu Hộ Lộc thị lo lắng."

Cách cách lo cũng vô ích."

Ninh Thư bình tĩnh: "Cách cách nên thả lỏng."

Con cái là trụ cột, là vốn liếng của phụ nữ hậu viện, tóm lại Nữu Hộ Lộc thị đang bị lo lắng."

Rồi Cách cách sẽ mang thai thôi."

Ninh Thư an ủi Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị chỉ gật đầu.Nữu Hộ Lộc thị được ân sủng khá nhiều nên mới muốn chóng có em bé.Có điều nỗi lo của Nữu Hộ Lộc thị đã được xua tan rất nhanh, Ba tháng sau khi Cảnh thị và Lý thị có tin mừng, Ninh Thư bắt mạch cho Nữu Hộ Lộc thị cũng bắt được mạch hoạt.Nữu Hộ Lộc thị cứ hỏi đi hỏi lại có đúng là đã mang thai không.

Ninh Thư khám lại nhiều lần, thưa cẩn thận: "Cách cách đã mang thai nhưng mạch hơi yếu, người có thể mời đại phu qua khám ạ."

Nữu Hộ Lộc thị thở phào, cuối cùng cũng yên tâm,mang thai tức cô vẫn sinh được.

Nữu Hộ Lộc thị mừng rỡ thưởng cho Ninh Thư mấylượng bạc.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 612: Hậu viện nhà Tứ gia - Mượn nha hoàn


Chuyển ngữ: WanhooTin Nữu Hộ Lộc thị mang thai chưa nói cho ai mà cả phủ đã biết tin Tiểu Nữu Hộ Lộc thị mang thai trước, khéo sao cùng mang thai hơn một tháng.Chuyện này lạ nhé, Ninh Thư chẹp miệng, chị em với nhau lại mang thai cùng nhau.Nữu Hộ Lộc thị cũng nói với Ô Lạp Na Lạp thị mình mang thai.

Ô Lạp Na Lạp thị đanh mặt trong chớp mắt nhưng mất ngay, dặn dò Nữu Hộ Lộc thị và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị chú ý dưỡng thai.Ninh Thư cảm nhận được Ô Lạp Na Lạp thị không thích Nữu Hộ Lộc thị cho lắm, nói chuyện với Niên thị được Dận Chân chiều nhất hậu viện cũng không lạnh lùng bằng.Nữu Hộ Lộc thị biết thân biết phận, xử lý mọi việc chu toàn, tôn trọng Ô Lạp Na Lạp thị nhưng Ô Lạp Na Lạp thị cực kỳ lạnh lùng với Nữu Hộ Lộc thị.Nữu Hộ Lộc thị và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị rời khỏi sân của Ô Lạp Na Lạp thị, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị cười nói: "Không ngờ chúng ta cùng mang thai, chỉ là không biết đứa tinh nghịch nào ra trước tỷ nhỉ."

Nữu Hộ Lộc thị mỉm cười có lệ: "Đến ngày tự khắc ra thôi."

Nữu Hộ Lộc thị không nói nhiều với Tiểu Nữu Hộ Lộc thị, trả lời vài câu rồi đi trước.Ninh Thư theo sau Nữu Hộ Lộc thị, cô ngoảnh lại nhìn Tiểu Nữu Hộ Lộc thị, cô ta đứng đó sờ bụng mỉm cười.Ninh Thư thôi không nhìn nữa, nghĩ bụng sắp tới sẽ lại bước vào trận chiến mới.Dận Chân tặng một số đồ bổ qua sân Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị nhận quà và cất trong kho, rõ thấy không định ăn đồ bổ của Dận Chân.Nữu Hộ Lộc thị nói với Ninh Thư: "Chỉ mình ngươi biết y thuật trong sân này, ta mong ngươi chú ý hơn.

Đợi con ta chào đời sẽ ban thưởng vô vàn."

Ninh Thư nhún người: "Nô tỳ sẽ cố gắng hết sức."

Nữu Hộ Lộc thị gật đầu, không ép Ninh Thư hứa phải làm được.

Cuộc đời biết nay không biết mai, đâu ai dám chắc một giây sau sẽ xảy ra chuyện gì.Nữu Hộ Lộc thị sờ bụng, dù có thế nào cô vẫn sẽ bảo vệ con cô an toàn.Mặc dù Nữu Hộ Lộc thị yêu cầu Ninh Thư hỗ trợ bảo vệ thai nhi nhưng không hề cho phép Ninh Thư chạm vào thức ăn, hiển nhiên vẫn chưa tin tưởng Ninh Thư tuyệt đối.Ninh Thư không nặng lòng, cô vẫn quét sân lau nhà như mọi ngày.

Con của Nữu Hộ Lộc thị không đến lượt cô lo lắng, hoàng đế tương lai phúc lớn, nhất định ra đời bình an.Có điều mấy hôm nay Ninh Thư cứ cảm thấy có ai đó nhìn mình chằm chằm.

Mỗi lần đi ăn cơm luôn có nha hoàn cố tình va quệt vào cô, xin lỗi cô và hỏi cô tên gì.Ninh Thư nhăn mày, mấy ngày quan sát, cô dám chắc nha hoàn va vào cô muốn nói gì đó.

Vậy nên giờ cơm cô chọn ngồi ở chỗ vắng người.Nha hoàn đó đến thật, cô ta ngồi trước mặt Ninh Thư, lén đưa Ninh Thư một mẩu giấy qua gầm bàn.

Ninh Thư nhận mẩu giấy.Ăn cơm xong Ninh Thư về phòng mở giấy ra xem, giấy viết "Gặp ở núi giả vào giờ Tý".Ninh Thư đốt giấy, mình có nên đi không?Mà thôi đừng đi, cuốn vào vòng xoáy gia đấu sơ sẩy cái thẳng cẳng luôn chứ đùa.Ninh Thư chỉ muốn sống yên ổn trong hậu viện đến khi kết thúc nhiệm vụ thôi.Hôm sau nha hoàn gặp Ninh Thư liền trao cho Ninh Thư ánh mắt chất vấn, tức giận vì đêm qua Ninh Thư không đến gặp.Nha hoàn bưng đồ ăn lao vào Ninh Thư, định hất thức ăn vào người cô.

Ninh Thư né người, nha hoàn bị vấp bậc cửa ngã sõng xoài, thức ăn đổ hết vào người nhếch nhác không chịu được.Nha hoàn hét lên, hằm hằm Ninh Thư nhưng rồi thay đổi sắc mặt nói với Ninh Thư: "Tôi muốn về phòng thay đồ mà tay bị mảnh sành khứa chảy máu.

Nghe nói cô biết y thuật, cô xử lý vết thương giúp tôi được không?"

Mọi người xung quanh thấy nha hoàn đến khổ, mảnh sảnh khứa chảy máu rớt tong tỏng bèn giục Ninh Thư: "Cô giúp cô ấy cái đi."

Ninh Thư dìu nha hoàn về phòng, nha hoàn không quan tâm vết thương, chỉ hỏi Ninh Thư: "Chủ tôi tìm cô có việc, tại sao đêm qua cô không đến?"

"Tôi chỉ là nha hoàn nhỏ bé không đáng để cô chú ý."

Ninh Thư nhìn tay cô ta: "Cô có cần xử lý vết thương không đấy, không cần thì tôi về trước đây."

Ninh Thư quay đi, không muốn dây dưa với hạng người này.

Không biết ai để ý cô nữa."

Này cô đừng đi vội, sao cô bảo đi là đi luôn được thế."

Nha hoàn dậm chân hét với theo dáng Ninh Thư.Ninh Thư không để trong lòng sự việc này, tìm cô đảm bảo không có chuyện tốt, cô vẫn muốn sống trong hậu viện.Thỉnh thoảng Nữu Hộ Lộc thị sẽ yêu cầu Ninh Thư bắt mạch, thật ra đã có đại phu bắt mạch nên không cần đến cô, sai cô bắt mạch chỉ là phí công.Tuy vậy Ninh Thư vẫn bắt mạch nghiêm túc cho Nữu Hộ Lộc thị, nói cho Nữu Hộ Lộc thị biết những đồ cấm không được ăn.Nữu Hộ Lộc thị nhớ kỹ, lại thưởng cho Ninh Thư ít tiền.Từ ngày đến sân Nữu Hộ Lộc thị, Ninh Thư đã được nhận kha khá.

Ninh Thư cũng ngại mà cũng nghĩ không ra ý đồ của Nữu Hộ Lộc thị.Không phải tin tưởng nhưng tiền thưởng còn nhiều hơn sân Tống thị.Tính thuần phục cô à?Ninh Thư không có gì phải xấu hổ, cô không có ý xấu với Nữu Hộ Lộc thị, mạch ai người ấy sống, Ninh Thư sẽ không phản bội Nữu Hộ Lộc thị."

Bẩm Cách cách, Thẩm Tâm Viên Cách cách đến ạ."

Đồng Ngọc vào nhà thưa với Nữu Hộ Lộc thị.Nữu Hộ Lộc thị nhăn mày, nói với Ninh Thư: "Qua gặp cùng với ta."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhìn thấy Nữu Hộ Lộc thị đã nói: "Muội chán quá nên qua nói chuyện với tỷ lúc."

"Muội cũng mang thai, nên cẩn thận hơn."

Nữu Hộ Lộc thị lạnh giọng.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị không mấy quan tâm: "Chỉ mang thai chứ đâu phải tàn phế."

"Đừng hồ đồ."

Nữu Hộ Lộc thị gắt gỏng.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị chuyển qua nhìn Ninh Thư, hâm mộ: "Lần trước Tống thị khó sinh may nhờ có nha hoàn biết y thuật này, sau mà tỷ sinh cũng không phải lo lắng gì rồi."

Ninh Thư: →_→Tự nhiên bị điểm danh chắc chắn có chuyện chẳng lành.Nữu Hộ Lộc thị gật đầu: "Xác thật, lại là con gái nên cũng tiện."

"Muội hâm mộ tỷ quá."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhìn Ninh Thư: "Ngày muội sinh tỷ cho muội mượn nha đầu này được không?"

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị thẳng thắn, phụ nữ sinh con chẳng khác nào lượn một vòng Quỷ Môn Quan, đâu có phụ nữ hậu viện nào dùng người của người khác.Lỡ mà có người ném đá giấu tay há chẳng phải nhậpluôn Quỷ Môn Quan một xác hai mạng chẳng còn đường về.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 613: Hậu viện nhà Tứ gia - Bị đưa vào thế nguy hiểm


Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư thấy Tiểu Nữu Hộ Lộc thị chỉ tiện xin chứ chẳng muốn cô đỡ đẻ gì cho cam."

Tỷ tỷ, muội mượn nha đầu này một lúc được không?

Sân muội toàn hoa, muội đang có thai nên không biết hoa trong sân có ảnh hưởng đến thai nhi không nữa."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị muốn mượn Ninh Thư.Ninh Thư: →_→Lo thế không tìm đại phu tìm cô làm cái quái gì?Nữu Hộ Lộc thị nhìn Ninh Thư chứ chưa trả lời Tiểu Nữu Hộ Lộc thị."

Tỷ à, muội mượn một lúc thôi, lát nữa muội sẽ trả mà."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị làm nũng.Nữu Hộ Lộc thị đành phải gật đầu.Nữu Hộ Lộc thị mỉm cười: "Muội sẽ cho người đưa nó về ngay."

Ninh Thư theo Tiểu Nữu Hộ Lộc thị về sân cô ta, vào đến sân đã ngửi thấy mùi hoa.

Đủ các giống hoa trồng trong sân, có cả ong bướm bay vờn quanh khóm hoa."

Ngươi xem những cây hoa này có ảnh hưởng con ta không đi?"

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị phẩy tay với nha hoàn đứng sau.

Các nha hoàn lui ra xa, chỉ còn Ninh Thư và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị ở lại."

Cách cách đang mang thai, tốt hơn hết không nên trồng hoa ạ."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhăn mũi đáng yêu, gật đầu: "Đúng, không nên trồng, biết đâu làm con ta dị ứng phấn hoa."

Ninh Thư giả vờ không nghe thấy từ hiện đại mà Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nói."

Ta biết ngươi không được coi trọng ở sân tỷ tỷ, ngươi từng là người của Tống Cách cách, tỷ tỷ sẽ không tin ngươi."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị bỗng nói: "Lần trước ta cho người tìm ngươi nhưng ngươi không đến."

Ninh Thư đã hiểu, hoá ra nha hoàn đó là người của Tiểu Nữu Hộ Lộc thị.Ninh Thư nhún người: "Cách cách rất tốt với nô tỳ."

"Tốt hay không không phải một câu là thành mà phải nhìn bằng mắt, cảm nhận bằng tấm lòng.

Thật ra tỷ tỷ không tin ngươi, dẫn theo ngươi chỉ làm cho Phúc tấn xem.

Theo ta biết ngươi không được trọng dụng, chỉ là nha hoàn bậc ba thôi."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhoẻn miệng cười."

Ngươi có tài, ta rất mong có ngươi bên cạnh khi ta sinh con.

Tỷ tỷ không tin ngươi còn ta tin ngươi."

Ninh Thư nghe vậy cũng hiểu, cô ta muốn lôi kéo cô, mà không, đúng hơn là muốn sai cô làm việc.Ninh Thư nhún chân: "Nô tỳ đa tạ lời khen của Cách cách, nô tỳ không dám nhận ạ."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị hái một bông hoa ngửi thử: "Ta nói thẳng, ta muốn đứa con trong bụng Cách cách nhà ngươi biến mất, thần không biết quỷ không hay."

"Cách cách, nô tỳ không làm được chuyện đó đâu."

Ninh Thư hoảng hốt.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị miết cánh hoa: "Ngươi là đại phu, ngươi làm được, chắc chắn ngươi có cách.

Ta có một ít thuốc, chỉ cần bôi thuốc lên người ngươi rồi để tỷ tỷ ngửi thấy, đứa bé sẽ chết tự nhiên."

"Sẽ không liên lụy ngươi."

Ninh Thư sững sờ, cô hiểu ý của Tiểu Nữu Hộ Lộc thị.

Thuốc của cô ta không khiến phụ nữ sinh non mà khiến thai nhi chết dần, trở thành thai chết lưu.Cô ta và Nữu Hộ Lộc thị là chị em, tại sao cô ta nhẫn tâm thế."

Nô tỳ không dám."

Ninh Thư sợ hãi cúi đầu.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị bứt cánh hoa: "Ta tin ngươi làm được, việc thành ta sẽ cho ngươi cuộc sống giàu sang."

Ninh Thư ỉa vào cho, ai chẳng thích người hầu trung thành.Cô mà làm thật, khi ấy đừng nói cuộc sống giàu sang, cô có sống không hay còn chưa biết ấy.

Chẳng ai thích kẻ phản bội chủ, hôm nay cô dám phản bội chủ cũ, ngày mai cô dám phản bội chủ mới.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị định giết hoàng đế Càn Long tương lai đây mà."

Đây là ta thưởng cho ngươi."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị phất tay gọi nha hoàn, nha hoàn đi lên đưa Ninh Thư một túi thơm màu đỏ.Nha hoàn đưa túi thơm còn Tiểu Nữu Hộ Lộc bịt mũi thị lùi ra xa.Ninh Thư mở túi ra xem, trong có mấy thỏi bạc và một lọ nhỏ.

Trong lọ có mấy viên thuốc đen sì toả mùi thơm thoang thoảng."

Ngươi hòa thuốc với nước, bôi ở tay hoặc cổ là được."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dặn Ninh Thư.Ninh Thư: ...Tiểu Nữu Hộ Lộc thị lạnh lùng: "Ngươi tưởng người trở về tỷ tỷ sẽ tin tưởng ngươi sao?

Kể từ khi ngươi đặt chân vào sân này, ngươi đã hết đường lựa chọn rồi."

Ninh Thư: →_→Mẹ kiếp, tưởng xuyên không là giỏi giang lắm ấy."

Ta sẽ không bạc đãi ngươi."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị thản nhiên: "Bạc trong túi chỉ là phần nhỏ, thành công ta sẽ đưa ngươi ngân phiếu."

Ninh Thư mỉm cười cất túi, bấy giờ Tiểu Nữu Hộ Lộc thị mới nhếch môi: "Kể từ giờ phút này chúng ta cùng phe."

Ninh Thư: Ha ha ha ha...Rời khỏi sân Tiểu Nữu Hộ Lộc thị, Ninh Thư lấy thuốc ra ngửi, phân tích các vị thuốc có trong viên thuốc.

Không biết Tiểu Nữu Hộ Lộc thị lấy đâu ra viên thuốc này.Công dụng đúng như Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nói, dược liệu không mạnh như thuốc sảy thai nhưng ngửi nhiều có ảnh hưởng đến thai nai trong bụng.

Quan trọng hơn hết mùi thuốc rất thanh mát, dễ ngửi, không nồng, không làm người ngửi gay mũi.Ninh Thư bọc khăn quanh lọ thuốc, rửa sạch tay rồi mới về gặp Nữu Hộ Lộc thị.Nữu Hộ Lộc thị đang thêu yếm cho con, thấy Ninh Thư về lạnh mặt hỏi: "Hoa trong sân cô ta xử lý thế nào?"

"Cách cách nói rằng sẽ nhổ hết hoa trong sân ạ."

Ninh Thư lấy tiền thưởng và thuốc Tiểu Nữu Hộ Lộc thị đưa ra, kể đầu đuôi câu chuyện cho Nữu Hộ Lộc thị nghe.Nữu Hộ Lộc thị giật mình chọc kim vào ngón tay, nhìn lọ thuốc Ninh Thư đang cầm phía xa, bàng hoàng hỏi: "Cô ta nói thế thật ư?"

Ninh Thư gật đầu, Nữu Hộ Lộc thị rệu rạo cả người, xoa bụng trong hốt hoảng: "Ta những tưởng cô ta chỉ muốn cướp mọi đồ của ta, vậy mà nay định giết cả con ta, ta sẽ không tha cho ả."

Ninh Thư nói: "Cách cách cứ chăm lo dưỡng thai, sinh con rồi tính ạ.

Tương lai còn dài mà."

"Chỗ bạc này xử lý thế nào thưa Cách cách?"

Ninh Thư hỏi Nữu Hộ Lộc thị."

Nếu là phần thưởng của ngươi thì ngươi cứ cầm."

Nữu Hộ Lộc thị day trán, Ninh Thư nhún người rời phòng.Chẳng bao lâu Đồng Ngọc lại đến đưa Ninh Thư mấy thỏi bạc, nhiều hơn Tiểu Nữu Hộ Lộc thị hai thỏi.

Đồng Ngọc cười bảo: "Đây là phần thưởng của chủ tử, cô cầm đi."

Liên tiếp nhận được hai khoản tiền.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 614: Hậu viện nhà Tứ gia - Trai hay gái


Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư không muốn giấu diếm, cô kể chuyện Tiểu Nữu Hộ Lộc thị muốn mình làm cho Nữu Hộ Lộc thị, cho Nữu Hộ Lộc thị phiền muộn.Tại sao Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dám chắc cô không dám nói cho Nữu Hộ Lộc thị biết nhỉ, chuyện này đâu liên quan đến cô.Nói thẳng ra là giải quyết được vấn đề mà.Có lẽ cũng vì chuyện này mà Nữu Hộ Lộc thị càng không tin tưởng Ninh Thư.

Không hay cho qua hầu, cơ thể có khó chịu cũng mời đại phu.

Ninh Thư kệ thôi, vẫn làm phần việc cần làm.Cô cũng chẳng muốn có được niềm tin của Nữu Hộ Lộc thị.Ninh Thư có cảm giác Tiểu Nữu Hộ Lộc thị định làm gì đó, hình như định giết con của Nữu Hộ Lộc thị để Hoằng Lịch tương lai chui ra từ bụng cô ta.Hoằng Lịch là con trai thứ tư trong nhà, Ô Lạp Na Lạp thị sinh con trưởng, thai nhi trong bụng Lý thị là con trai, Cảnh thị chưa rõ giới tính mà giờ Nữu Hộ Lộc thị và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị cùng mang thai, không biết ai sẽ là người sinh trước.Chuyện này không đến lượt Ninh Thư lo lắng, cô muốn lo cũng chẳng lo nổi.

Cô chỉ muốn biết khi nào cô được rời khỏi nơi đây thôi.Con của Tống Cách cách được Niên thị nuôi mát tay, đã biết vịn vào đồ vật bước đi tập tễnh, chắc là sẽ không chết yểu như trong cốt truyện."

Diệu Lăng."

Ninh Thư đang quét sân, Đồng Ngọc lại gần hỏi Ninh Thư: "Thuốc Thẩm Tâm Viên Cách cách đưa phải xử lý thế nào?"

"Hai người vẫn giữ thuốc đó?"

Ninh Thư hỏi: "Không xử lý đi giữ lại làm gì?"

"Thuốc này không được giữ lại bên mình, mùi hương không tốt cho thai phụ."

Ninh Thư lấy làm ngạc nhiên, mấy ngày rồi mà sao vẫn giữ.Đồng Ngọc trả lời: "Thế nên tôi mới hỏi cô xử lý thế nào.

Cách cách hoảng hốt không biết phải làm sao."

Ninh Thư thản nhiên: "Nó không ghê gớm lắm đâu, xử lý thế nào cũng được, pha loãng rồi chôn chẳng hạn."

"Nó chỉ là hỗn hợp các vị thuốc lại với nhau, pha loãng rồi sẽ mất tác dụng."

Ninh Thư dửng dưng.Đồng Ngọc nhìn Ninh Thư: "Tôi tin cô được không?"

"Tại sao lại không?

Nô tỳ là người hầu của Cách cách, Cách cách có mệnh gì đâu có lợi cho nô tỳ.

Ngày xưa nô tỳ là người của Tống Cách cách còn nay là Cách cách mình.

Cách cách không tin tưởng nô tỳ lẽ nào nô tỳ đứng về phe kẻ khác sẽ có cuộc sống sung sướng hơn?"

Ai cũng chỉ tin người mình thôi.Đồng Ngọc nhìn Ninh Thư rồi nói: "Cô quét tiếp đi."

Ninh Thư ừm và quét sân tiếp.

Đồng Ngọc nhìn Ninh Thư: "Tôi cứ thấy cô rất lạ, ước mơ của cô là gì?"

Đồng Ngọc cảm thấy Ninh Thư là người không ước mơ."

Nô tỳ sợ chết, nô tỳ chỉ muốn sống."

Ninh Thư cười.Đồng Ngọc phì cười: "Cô không làm việc gì ảnh hưởng đến Cách cách, đương nhiên Cách cách sẽ bảo vệ cô."

"Nô tỳ trung thành với Cách cách mà."

Ninh Thư nói.Đồng Ngọc vẫn giữ nguyên thái độ, không biết có tin Ninh Thư không.Ngày tháng trôi qua, Nữu Hộ Lộc thị cũng bắt đầu có triệu chứng thai nghén, hay hoa mắt chóng mặt, buồn nôn ngủ nhiều.

Đây là biểu hiện bình thường của thai phụ.Đồng Ngọc hỏi Ninh Thư xem Ninh Thư có cách nào không.

Cứ nôn miết làm Cách cách ăn không vào, không ăn Cách cách không chịu nổi.Ninh Thư đưa cho Đồng Ngọc túi thơm có đựng lá bạc hà và vỏ quýt: "Khó chịu thì ngửi cái này, món ăn bỏ thêm một ít giấm để kích thích vị giác."

Đồng Ngọc đưa đại phu kiểm tra túi thơm.

Đại phu nói không có vấn đề gì, khó chịu có thể ngửi để át cơn.Nữu Hộ Lộc thị yên tâm mang theo túi hương Ninh Thư làm.

Nhưng thai phụ nôn nghén là triệu chứng không thuốc nào chữa dứt điểm, chỉ có thể át bớt bằng cách khác.Nữu Hộ Lộc thị nôn nhiều, hay bị chóng mặt không có sức đứng dậy đi lại.

Tuy nhiên dù khó chịu đến đâu Nữu Hộ Lộc thị cũng không sai hầu qua mời Dận Chân đến.Thi thoảng mới kể cho Dận Chân nghe khi Dận Chân chủ động qua thăm, vậy nên không những không bị Dận Chân ghét mà còn được Dận Chân xót thương.Bình thường Nữu Hộ Lộc thị không làm phiền Dận Chân, Dận Chân đến mới trải nỗi lòng, than phiền đôi câu, khác hoàn toàn với cách xử sự của Tống thị khi mang thai.Tống thị có vài chuyện vặt cũng muốn mời gia đến, nháo nhác một trận cuối cùng chẳng bị làm sao.Hai người này ở cái tầm khác nhau.Trong nhà có mấy bà vợ mang thai, bà nào cũng gọi chồng đến có mà Dận Chân vắt chân lên cổ.Ninh Thư vẫn làm nha hoàn quét dọn, ngày ngày lau quét chai cả bàn tay.Đậu con nhà bà má khi nào cô mới được rời khỏi thế giới này vậy.

Nữu Hộ Lộc thị đã mang thai gần năm tháng mà cô vẫn ở đây là thế nào.Đã sống hơn hai năm rồi, cớ sao hệ thống vẫn chưa thông báo cho cô rời khỏi thế giới?Ngẫu nhiên Tiểu Nữu Hộ Lộc thị sẽ sang sân Nữu Hộ Lộc thị chơi, lần nào cũng nháy mắt với Ninh Thư, Ninh Thư chỉ làm đúng bổn phận, coi như không nhìn thấy.Nữu Hộ Lộc thị biết kẻ trước mặt định hại con mình nhưng không thể hiện ra ngoài mặt.

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị gọi tỷ tỷ, Nữu Hộ Lộc thị gọi muội muội, hai người vẫn là chị em thân thiết.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhìn thấy cái bụng Nữu Hộ Lộc thị hơi nhô lên, cô ta khó hiểu, tại sao chị ta vẫn chưa bị chết thai.Nữu Hộ Lộc thị mặt mũi hồng hào, lại nghe chị ta kể cảm thấy máy thai, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị biết kế hoạch của mình thất bại.Đại phu đến bắt mạch theo lịch, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị hỏi đại phu: "Tỷ ta thế nào rồi?

Ta nghe ngươi nói tỷ không khoẻ, đến nay đã đỡ nhiều rồi chứ?"

Đại phu nói: "Cách cách không có vấn đề gì, em bé cũng rất khoẻ mạnh."

"Không có vấn đề gì đúng không?

Ta lo cho tỷ tỷ lắm."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị xác nhận lại: "Ngươi có chắc tỷ tỷ bình thường?"

"Bình thường thật, rất khoẻ mạnh."

Đại phu trả lời.

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị vừa thất vọng vừa tức giận, con nha hoàn chết bầm đó nhận tiền nhưng không làm theo lời cô.Hay do con nhỏ đó không tiếp cận được Nữu Hộ Lộc thị?Tiểu Nữu Hộ Lộc thị day trán phất tay đuổi đại phu nhưng rồi lại gọi với: "Ngươi khoan đi đã, tầm này đã biết em bé là trai hay gái rồi đúng không?"

Đại phu chắp tay thưa: "Em bé của Cách cách là nam ạ."

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị mỉm cười, sai nha hoàn cho đại phu ít tiền.Đại phu nhận tiền sau đó về ngay.

Nhìn theo dáng đại phu, mắt Tiểu Nữu Hộ Lộc thị phát sáng.

Nha hoàn không được vậy dùng đại phu.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị xoa bụng: "Con ngoan, tất cả những gì mẹ làm đều vì con.

Trong hậu viện này chỉ có kẻ thắng mới đứng ở đỉnh vinh quang."

Cô là người hiện đại lại mặt dày thành vợ lẽ nhàngười.

Nếu Dận Chân không phải là hoàng đế Đại Thanh tương lại, cô sẽ không baogiờ chung chồng với người khác, ghê tởm hơn khi anh chồng còn là anh rể mình.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 615: Hậu viện nhà Tứ gia - Phụ nữ cổ đại chân chính


Chuyển ngữ: WanhooTiểu Nữu Hộ Lộc thị xuyên không biết mình họ Nữu Hộ Lộc thị đã tưởng mình sẽ là Nữu Hộ Lộc thị trong lịch sử, vậy nhưng lại phát hiện cô chỉ thuộc dòng thứ của họ Nữu Hộ Lộc thị.Trên cô có một cô chị là con vợ cả, chị gái đã vào phủ của Dận Chân trước.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dám chắc chị ta sẽ là Thái hậu Nữu Hộ Lộc thị, nay mang thai tức Càn Long Đế tương lai đang nằm trong bụng chị ta.Cứ nhìn thấy bụng Nữu Hộ Lộc thị là Tiểu Nữu Hộ Lộc thị lại ngứa ngáy ruột gan.

Nếu đứa bé đó biến mất vậy chẳng phải Hoằng Lịch sẽ chui ra từ bụng cô à.Cô xuyên không mà không làm nên cơm cháo gì sẽ phụ mối duyên tuyệt vời này lắm."

Diệu Lăng, Cách cách tìm cô, cô qua ngay đi."

Đồng Ngọc vào gọi Ninh Thư đang làm túi thơm trong phòng."

Cô cứ theo tôi là được."

Đồng Ngọc dặn.Ninh Thư theo Đồng Ngọc đến phòng của Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị đang ngồi trên ghế."

Cách cách cho gọi nô tỳ có việc gì ạ?"

Ninh Thư nhún người hỏi Nữu Hộ Lộc thị.Nữu Hộ Lộc thị không trả lời, Đồng Ngọc nói: "Đại phu của phủ mới đến bắt mạch cho Cách cách, nói thai của Cách cách hơi lạ nên kê phương thuốc mới."

Ninh Thư đã hiểu, cô hỏi: "Cách cách thấy trong người thế nào?"

Nữu Hộ Lộc thị nhăn mày: "Ta thấy bình thường, con ta hay nghịch ngợm, không có gì khác thường."

"Ta gọi ngươi đến để ngươi bắt mạch cho ta."

Nữu Hộ Lộc thị đặt tay lên bàn.Ninh Thư bắt mạch cho Nữu Hộ Lộc thị, nghe một lúc rồi lại nghe lại, mãi sau mới khẳng định.Nữu Hộ Lộc thị và Đồng Ngọc đang nhìn Ninh Thư."

Thế nào?

Con ta có vấn đề nào không?"

Nữu Hộ Lộc thị hỏi Ninh Thư.Ninh Thư thưa: "Nô tỳ chắc chắn Cách cách không có vấn đề gì, thai nhi cũng rất khoẻ mạnh.

Cách cách cho nô tỳ xem phương thuốc được không ạ?"

Đồng Ngọc mang hai bọc thuốc ra, Ninh Thư mở giấy gói kiểm tra thuốc bên trong: "Trong thuốc có một vị hoa nghệ tây hoạt huyết khử ứ, có tác dụng phá thai."

Nữu Hộ Lộc thị mím môi, mặt lạnh hẳn đi phất tay với Ninh Thư.

Ninh Thư nhún chào rời khỏi phòng."

Nhận thưởng đi."

Đồng Ngọc lại cho Ninh Thư ít bạc vụn: "Lần này cảm ơn cô."

"Đồng Ngọc tỷ khách sáo quá, đây là việc mà nô tỳ nên làm."

Ninh Thư nhún chân, Đồng Ngọc nhét bạc vào tay Ninh Thư: "Cầm đi, Cách cách cho cô."

Ninh Thư nhận bạc, vậy là lại nhận thêm tiền.Mỗi lần giúp Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị lại thưởng tiền, cho đến nay cô đã có kha khá bạc.Chỗ bạc đó được cũng xem như một món kếch xù với thân nha hoàn.Nữu Hộ Lộc thị biết là Tiểu Nữu Hộ Lộc thị lại ra tay với mình.

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị qua chơi, Nữu Hộ Lộc thị nói cảm thấy không khoẻ, không muốn gặp Tiểu Nữu Hộ Lộc thị.Nữu Hộ Lộc thị đang nhịn, không có gì quan trọng hơn con.Cô sẽ tính dần món nợ này.Khi Nữu Hộ Lộc thị và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị mang thai được bảy tháng, Lý thị và Cảnh thị đã sinh con, cả hai cùng sinh con trai.Cũng tức muốn nói sau Ô Lạp Na Lạp thị đã có thêm hai bé trai chào đời.

Con của Nữu Hộ Lộc thị và Tiểu Nữu Hộ Lộc thị ai ra trước sẽ là con trai thứ tư, được đặt tên Hoằng Lịch.Nữu Hộ Lộc thị không biết lịch sử nhưng Tiểu Nữu Hộ Lộc thị biết.Ninh Thư vào bắt mạch cho Nữu Hộ Lộc thị, một nha hoàn tiến vào thưa với Nữu Hộ Lộc thị: "Bẩm Cách cách, Thẩm Tâm Viên Cách cách chuyển dạ ạ."

Nữu Hộ Lộc thị giật mình: "Mới bảy tháng mà sao cô ta chuyển dạ?"

"Nô tỳ nghe nói hình như do bị ngã ạ."

Nha hoàn thưa.Nữu Hộ Lộc thị lo toan, ôm bụng sợ hãi: "Không biết con của cô ta sẽ ra sao."

Ninh Thư an ủi Nữu Hộ Lộc thị: "Cách cách đừng lo, có câu bảy tháng thì sống tám thường tử vong mà?"

"Ngươi qua sân bên đó nghe ngóng, có gì về báo lại với ta."

Nữu Hộ Lộc thị không muốn sang sân cô ta nên sai Ninh Thư qua xem.Ninh Thư nhún chân rồi sang sân Tiểu Nữu Hộ Lộc thị.

Dận Chân và Ô Lạp Na Lạp thị đã đợi bên trong, Ninh Thư vào phòng, đập vào tai là tiếng kêu la thảm thiết của Tiểu Nữu Hộ Lộc thị.Ninh Thư đợi ngoài, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dễ sinh, chẳng bao lâu đã sinh ra một bé trai.

Vì sinh non nên còn hơi yếu.Đứa bé đã chào đời nên Ninh Thư quay về báo cáo với Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị nghe mà chỉ mím môi.Ninh Thư thì thấy Tiểu Nữu Hộ Lộc thị cố tình bắt con chào đời trước để con cô ta thành con trai thứ tư trong nhà.Dận Chân không có ý định đặt tên cho con ngay.

Con của Lý thị và Cảnh thị cũng vậy, đợi đầy tháng mới đặt.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị ở cữ liên tục nhắc Dận Chân đặt tên cho con nhưng Dận Chân không chịu.

Nói đợi con đầy tháng mới thêm vào gia phả.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhắc hai lần nhưng Dận Chân không đồng ý, cô ta không dám nhắc nhiều nữa.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị buồn lắm, người ta xuyên không làm gì cũng thuận buồm xuôi gió mà còn được đế vương yêu thương.Cô đã cố gắng làm Dận Chân yêu mình nhưng Dận Chân là người lạnh nhạt.

Cô đã làm vợ Dận Chân rất lâu nhưng hắn không hề yêu cô.Còn cô đã yêu Dận Chân mất rồi.Trong chuyện giường chiếu, phụ nữ thường là người dễ lụy hơn.Con người dễ bị môi trường đồng hoá, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị cũng dần trở thành phụ nữ cổ đại coi chồng là trời, coi con là trụ cột cho vinh hoa phú quý.Bằng không cô ta sẽ không mạo hiểm bắt con mình chào đời sớm.Thái độ của Dận Chân làm Tiểu Nữu Hộ Lộc thị xót xa.

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị muốn con mình tên Hoằng Lịch, Ái Tân Giác La Hoằng Lịch nhưng hắn không chịu đặt tên cho con.Sau lại có một sự kiện làm Tiểu Nữu Hộ Lộc thị hoảng hốt, đó là con của Cảnh thị chưa đầy tháng đã chết yểu.Đứa con chết non chưa được đặt tên nên không được ghi lại trong gia phả.

Nói cách khác đứa con sinh non của Tiểu Nữu Hộ Lộc thị thành con trai thứ ba chứ không phải thứ tư nữa.Ninh Thư biết tin chỉ chẹp miệng, cảm thán vận mệnh thật khó lường.

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị dày công ủ mưu nhưng rồi nhận lại kết quả đó.Không lẽ Tiểu Nữu Hộ Lộc thị chỉ biết Hoằng Lịch là con trai thứ tư?

Cô ta không biết gia phả ghi chép Cảnh thị chỉ có một người con trai, cũng chính là hoàng tử thứ năm Hoằng Trú thích "Làm giả tang sự, ăn tế phẩm" trong lịch sử à?Cái này gọi là người tính không bằng trời tính đấy,có những chuyện không phải cứ ủ mưu là sẽ thay đổi được lịch sử.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 616: Hậu viện nhà Tứ gia - Tin được không


Chuyển ngữ: WanhooBụng Nữu Hộ Lộc thị ngày một to, cùng với đó lòng Tiểu Nữu Hộ Lộc thị ngày càng lạnh.

Không chịu lo ở cữ, tâm trạng ngày một đi xuống.

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nhắc đi nhắc lại muốn Dận Chân đặt tên cho con.

Tiểu Nữu Hộ Lộc thị không tài nào hiểu nổi chỉ một cái tên Hoằng Lịch thôi mà sao Dận Chân lại khó khăn thế.

Nữu Hộ Lộc thị càng đến gần ngày chuyển dạ càng nôn nóng, lúc nào cũng dẫn Ninh Thư theo.

Ninh Thư trấn an Nữu Hộ Lộc thị: "Cách cách đừng lo, vị trí thai nhi đã ở hướng thuận mà cũng đã gần ngày lâm bồn rồi, mấy hôm nữa là sinh thôi ạ."

"Cách cách đã chuẩn bị xong bà đỡ chưa ạ?"

Ninh Thư hỏi Nữu Hộ Lộc thị.

Nữu Hộ Lộc thị gật đầu: "Ta bảo nhà mẹ tìm bà đỡ.

Mẹ ta đã điều tra lai lịch của họ, chắc là không có vấn đề gì."

Nữu Hộ Lộc thị nắm chặt tay Ninh Thư, cấu móng tay vào thịt cô: "Diệu Lăng, ta có tin được ngươi không?"

"Xin Cách cách hãy tin nô tỳ, người có mệnh hệ gì không có lợi cho nô tỳ."

Ninh Thư điềm tĩnh.

Nữu Hộ Lộc thị vẫn nắm chặt tay Ninh Thư: "Ta mong ngươi ở bên cạnh lúc ta sinh, ta giao tính mạng của ta và con cho ngươi."

"Nô tỳ sẽ cố gắng."

Ninh Thư nghiêm mặt: "Nô tỳ sẽ cố gắng hết mình."

Ninh Thư xoa bụng Nữu Hộ Lộc thị, sa bụng dưới rồi, chắc chỉ mấy hôm nữa thôi, mấy hôm nay Ninh Thư sẽ trông nom Nữu Hộ Lộc thị sát sao.

Nữu Hộ Lộc thị cảm cảm thấy mình sắp sinh.

Bụng co thắt, thắt lưng cực kỳ đau.

Sáng hôm ấy Nữu Hộ Lộc thị đang ăn sáng thì vỡ nước ối, nước ối chảy xuống đất.

Ninh Thư nhìn thấy dìu Nữu Hộ Lộc thị nằm lên giường.

"Đông Ngọc tỷ tỷ, Cách cách sắp sinh, tỷ gọi bà đỡ đến rồi đun nước nóng đi."

Ninh Thư nói với Đồng Ngọc đang hoảng hốt.

"Ừ ừ..."

Đồng Ngọc đi làm ngay.

Nữu Hộ Lộc thị nằm trên giường túa mồ hôi: "Cách cách ráng nhịn đừng kêu, giữ sức còn sinh con."

"Diệu Lăng ta tin ngươi, ngươi phải đỡ con ta chào đời bình an đấy."

Nữu Hộ Lộc thị cố gắng chịu đựng cơn đau, gân xanh hằn rõ trên trán.

Ninh Thư gật đầu: "Cách cách cứ tin nô tỳ, sẽ không sao đâu."

Ninh Thư vừa nói vừa bẻ nhân sâm nhét vào miệng Nữu Hộ Lộc thị.

Bụng Nữu Hộ Lộc thị như bị dao giày xéo, cơn đau rút hết sức lực.

Đồng Ngọc dẫn bốn bà đỡ đến, họ chỉnh thai nhi về đúng hướng thuận.

Ninh Thư ngửi thấy người một bà đỡ có mùi thuốc nồng nặc mà còn cố tình lại gần Nữu Hộ Lộc thị.

Ninh Thư tóm tay khống chế bà ta, nói với Đồng Ngọc: "Trói bà ta nhốt sang phòng khác."

Đồng Ngọc ngây người, bất ngờ quá chưa tìm thấy dây thừng.

Nữu Hộ Lộc thị đang đau đớn thì thào: "Giật màn."

Đồng Ngọc giật phăng bức màn trói tay bà đỡ lôi sang phòng bên cạnh."

Không sao rồi, Cách cách yên tâm ạ."

Ninh Thư vỗ về Nữu Hộ Lộc thị.

Nữu Hộ Lộc thị gật đầu, mồ hôi đầm đìa.

"Mở tử cung rồi, Cách cách cố rặn đi."

Bà đỡ nói với Nữu Hộ Lộc thị.

Nữu Hộ Lộc thị hít sâu nghiến răng rặn hết sức.

"Hít sâu rồi rặn mạnh."

Ninh Thư nói với Nữu Hộ Lộc thị: "Hít vào, thở ra."

Nữu Hộ Lộc thị vừa đau vừa cuống, nghe thấy giọng Ninh Thư liền làm theo.

Đã sắp một canh giờ nhưng Nữu Hộ Lộc thị vẫn chưa sinh được.

Ninh Thư ngạc nhiên, thai của Nữu Hộ Lộc thị đã ở hướng thuận, làm gì có chuyện mãi mà chưa sinh.

"Bà biến ngay cho tôi."

Ninh Thư thấy một bà đỡ đẩy đầu em bé vào trong.

Em bé thò đầu ra bà ta lại đẩy vào làm Nữu Hộ Lộc thị chết đi sống lại vì đau.

"Trói lại."

Ninh Thư nói với Đồng Ngọc: "Nhìn thấy đầu em bé rồi, Cách cách cố một chút nữa là ra thôi."

Nữu Hộ Lộc thị hét, đầu em bé đã thò ra, Ninh Thư kéo người em bé ra một cách cẩn thận nhất có thể.

Cuối cùng em bé cũng chào đời.Ninh Thư vỗ mông em bé, nó khóc oe oe.

Nữu Hộ Lộc thị nghe tiếng con khóc thì ngất xỉu.

Ninh Thư lau sạch máu dính khắp người em bé, quấn tã rồi chuyển cho Đồng Ngọc: "Ra báo tin vui đi ạ."

Đồng Ngọc vừa khóc vừa cười đón cẩn thận, bế em bé ra ngoài báo với Dận Chân và Ô Lạp Na Lạp thị.

Ninh Thư ở bên trong xử lý việc còn lại.

Ninh Thư vẫn luôn trông Nữu Hộ Lộc thị.

Nữu Hộ Lộc thị tỉnh dậy mỉm cười hiền dịu khi thấy Ninh Thư.

Sau hỏi: "Con ta đâu?"

"Nô tỳ vẫn đang bế thưa Cách cách."

Đồng Ngọc vẫn bế kể từ khi em bé chào đời.

Do có tiền lệ bà đỡ nên Đồng Ngọc không yên tâm về bà đỡ.

Ngoài lúc để bà vú cho ti sữa thì cô vẫn luôn là người bế.

Đồng Ngọc bế em bé chìa trước mặt Nữu Hộ Lộc thị cho Nữu Hộ Lộc thị nhìn.

Nữu Hộ Lộc thị cười hiền từ với con.

"Vất vả cho ngươi."

Nữu Hộ Lộc thị nói với Ninh Thư: "Nếu hôm nay không có ngươi, ta và con đã có chuyện."

Ninh Thư thưa dạ, xin phép Nữu Hộ Lộc thị cho về tắm rửa.

Ninh Thư về tắm rồi nằm nghỉ.

Ninh Thư đã không được nghỉ ngơi trong thời gian Nữu Hộ Lộc thị sắp chuyển dạ.

Về chuyện kẻ nào xúi giục bà đỡ hại Nữu Hộ Lộc thị và con thì đó là chuyện của Nữu Hộ Lộc thị.

Bắt được một kẻ xấu không ngờ còn có kẻ thứ hai.

Có lẽ không chỉ có một người muốn giết con của Nữu Hộ Lộc thị.

Có tiền lệ nên Nữu Hộ Lộc thị không định mời bà vú.

Lỡ như bà vú có ý đồ xấu chẳng khác nào dâng con kề miệng sói.Trẻ con mới sinh vô cùng yếu ớt, bị thương một chút thôi cũng có khả năng mất mạng.

Nghĩ chuyện gặp phải bà vú độc ác hành hạ trẻ con như của tiểu cách cách đã thấy sợ rồi.

Nữu Hộ Lộc thị hỏi ý kiến của Ninh Thư, Ninh Thư thấy trẻ con bú sữa mẹ tốt hơn cả.

Nhưng Nữu Hộ Lộc thị đang ở cữ, không nên vất vả quá.

Ninh Thư vẫn đề xuất Nữu Hộ Lộc thị mời bà vú đáng tin vì Nữu Hộ Lộc thị đang ở cữ không thể tắm rửa thay tã cho con.

Nữu Hộ Lộc thị cau mày: "Đi đâu tìm bà vú đáng tin đây.

Bốn bà đỡ được mẹ ta tìm còn thế cơ mà."

Nữu Hộ Lộc thị cảm thấy có rất nhiều người để mắt con mình, người khác sinh con đâu có chuyện như cô.

"Có khi các bà đỡ kia đã bị mua chuộc, tạm thời chưa lộ ra.

Cách cách chuyên tâm bồi bổ cơ thể, đợi hết tháng ở cữ rồi tính ạ."

Ninh Thư an ủi Nữu Hộ Lộc thị.

Nữu Hộ Lộc thị nhìn Ninh Thư: "Ta muốn giao con cho ngươi chăm sóc."

Ninh Thư: ...
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 617: Hậu viện nhà Tứ gia - Chơi bài đấu trí


Chuyển ngữ: WanhooNữu Hộ Lộc thị cảm thấy có nhiều người để mắt con cô, cô không tin được ai nên muốn Ninh Thư chăm sóc con.

Lúc sinh nở là nha hoàn này cứu mình và con, Nữu Hộ Lộc thị đã hơi hơi tin tưởng Ninh Thư.

Ninh Thư còn biết y thuật, nếu con có điểm khác thường sẽ phát hiện trước tiên.

Nữu Hộ Lộc thị nhìn Ninh Thư: "Diệu Lăng, ta mong cô chăm sóc con hộ ta.

Tình trạng của ta không thể tin được người khác."

Tay Ninh Thư bị Nữu Hộ Lộc thị nắm, cô rất muốn hất tay cô ta, cô nói chuyện cung kính: "Nô tỳ chưa từng chăm sóc em bé, nô tỳ sợ phụ lòng mong mỏi của Cách cách."

"Ta không cần ngươi chăm sóc, ta chỉ mong người ở bên trông nom, tiện đây..."

Nữu Hộ Lộc thị nói khẽ: "Tiện đây giám sát bà vú, ta không tin bà vú."

Các sự việc liên tiếp làm Nữu Hộ Lộc thị sợ hãi, cô tin nha hoàn đã giúp mình nhiều lần hơn bà vú.Ninh Thư: Không, tôi không làm..."

Đợi ta ở cữ xong sẽ tự trông con."

Nữu Hộ Lộc thị nói và ra hiệu bằng mắt cho Đồng Ngọc.

Đồng Ngọc đi lấy một chiếc hộp nhỏ trên bàn trang điểm.

"Cách cách thưởng cho cô."

Vừa nói Đồng Ngọc vừa mở hộp, trong hộp có một ít trang sức như vòng tay, vòng cổ, trâm.

Một hộp trang sức thôi nhưng không hề rẻ, có thể cho một nhà thường dân đủ sống hết đời.Ninh Thư nhún chân: "Phần thưởng này quá quý giá, nô tỳ không nhận được ạ."

Giàu chưa chắc đã tốt, đặc biệt khi cô chỉ là nha hoàn.

Cô mà nhận hộp trang sức mới trông em bé, e là khi Nữu Hộ Lộc thị xử lý xong cục diện rối rắm sẽ tính sổ cô.

Đặt vào vị trí của chủ để nghĩ, nếu mình phải thưởng mới sai được người hầu làm việc, không bị khó chịu mới lạ, xong việc kiếm đại cái cớ giết cô cho xong.Cô chỉ là phận người hầu không thể đòi công bằng với Nữu Hộ Lộc thị.Hơn nữa sau khi hoàn thành nhiệm vụ rời khỏi cơ thể, người ủy thác trở về mà bị Nữu Hộ Lộc thị làm khó, người ủy thác có mệnh hệ gì vậy đó thuộc về lỗi của cô.Đã dùng cơ thể người ủy thác, Ninh Thư chưa từng nghĩ sẽ để lại phiền phức cho người ủy thác.Ninh Thư nghĩ thông xua tay: "Nô tỳ hứa sẽ chăm sóc tiểu chủ tử nhưng nô tỳ không nhận phần thưởng này được ạ.

Nô tỳ chỉ là người hầu, có nhiều đồ giá trị sẽ rước phiền vào thân, huống hồ trước đó Cách cách đã thưởng cho nô tỳ rất nhiều, nô tỳ lo lắng khôn nguôi, nô tỳ không nhận được phần thưởng này nữa."

Ninh Thư lại nhún người: "Nô tỳ sẽ tận tâm tận lực chăm sóc tiểu chủ tử."

Nữu Hộ Lộc thị nhếch môi: "Vậy cảm ơn ngươi."

"Nô tỳ không dám."

Đôi mắt giảo hoạt của Nữu Hộ Lộc thị đã cho Ninh Thư biết mình bị đưa vào tròng.Dù cô có nhận hộp trang sức hay không cô vẫn phải chăm sóc tiểu chủ tử, thậm chí đối phương cũng chẳng muốn đưa cô hộp trang sức thật.Nếu thật sự muốn thưởng đã chỉ thưởng một món đồ trong hộp, một thứ thôi là đủ quý giá vô ngần với nha hoàn rồi.Tóm lại là chơi bài đấu trí.Một dạng kiểm tra cả.Ninh Thư: →_→Khi nào mới kết thúc nhiệm vụ vậy!Nữu Hộ Lộc thị mới sinh chưa hồi sức, vừa hay Dận Chân qua thăm Nữu Hộ Lộc thị và con.Ninh Thư rời khỏi phòng trong cạn lời.

Nhiệm vụ của cô là chăm sóc con của Tống Cách cách, con của Tống Cách cách đã được Niên thị nuôi mập mạp, nhưng cô vẫn phải trông con cho Nữu Hộ Lộc thị.Nhiệm vụ muốn gì?

Rõ ràng chẳng phải con cô nhưng cô phải chăm lo đủ đường hơn cả mẹ ruột.Đồng Ngọc đổi phòng cho Ninh Thư đến ở bên cạnh phòng Nữu Hộ Lộc thị.

Phòng mới rộng rãi, Ninh Thư và bà vú cùng chăm em bé.Ninh Thư cần bảo vệ em bé, không để nguy hiểm đến gần em bé cũng như giám thị bà vú.

Bà vú ăn gì phải được cô thử trước.

Em bé mặc gì cũng được cô kiểm tra trước.Tối cô không ngủ mà khoanh chân tu luyện trên giường, nôi đặt bên giường tiện việc thường xuyên thăm nom.

Thỉnh thoảng đêm đến em bé đói, Ninh Thư sẽ bế đưa bà vú cho ti sữa.Sinh đủ ngày đủ tháng nên em bé khoẻ mạnh, ăn nhiều, trắng trẻo mập mạp khác hoàn toàn tình trạng của tiểu cách cách ngày xưa.Nữu Hộ Lộc thị là một người mẹ tốt.Ninh Thư ăn khác bà vú, thức ăn của bà vú lợi sữa.Hôm nay Ninh Thư ăn thử thức ăn của bà vú thấy bị mặn, không nuốt được bát canh chân giò.

Ninh Thư hỏi bà mụ: "Sao hôm nay thức ăn lại mặn thế?"

Bà vú ăn mặn sữa sẽ mặn, ảnh hưởng dạ dạy em bé.

Bà vú vẫn được ăn mặn nhưng không phải mặn chát mặn chít thế này.Bà vú trả lời: "Tôi ăn cơm trong phủ cứ thấy nhạt mồm nhạt miệng nên bảo nhà bếp cho thêm ít muối."

"Cô biết tôi dân quê quen ăn cơm dưa muối mà, thức ăn ở quê toàn đồ mặn nên nhạt miệng lắm."

Ninh Thư nhăn mày: "Bà đang cần cho em bé ti sữa, ăn mặn không tốt cho em bé lại còn khó thúc sữa.

Thân là bà vú mà không biết à?"

"Diệu Lăng cô nương ơi, tôi chỉ ăn một bữa này thôi không sao đâu.

Thức ăn không có vị mặn tôi ăn không vào.

Không ăn vào sao có sữa cho tiểu chủ tử."

Bà vú khó chịu.Bà vú tướng mặt hồng hào, dạo đó đến nay luôn hết lòng săn sóc em bé nay lại giở trò gì vậy.Bà vú bị Ninh Thư nhìn mất tự nhiên rời mắt đi nơi khác: "Được rồi lần sau tôi không ăn nữa."

Nhà bếp mang mâm cơm khác cho bà vú, bà vú ăn rồi cho em bé ti sữa.

Ti xong Ninh Thư bế em bé qua gặp Nữu Hộ Lộc thị.Nữu Hộ Lộc thị vô cùng quan tâm con, một ngày phải gặp mấy lần.Nữu Hộ Lộc thị bế con, ngắm con dịu dàng hỏi: "Dạo này có gì khác thường không?"

Ninh Thư tạm ngưng một lát: "Không có gì ạ, tạm thời vẫn bình thường."

Nữu Hộ Lộc thị chưa từng rời mắt khỏi con: "Thời gian này ngươi hãy để ý nhiều hơn."

"Nô tỳ đã rõ."

Ninh Thư muốn kể chuyện của bà vú nhưng nếu chỉ có chuyện bà vú thèm ăn mặn thì không phải chuyện lớn.Có điều sau này ngoài việc trông em bé, cô cần đểý bà vú nhiều hơn.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 618: Hậu viện nhà Tứ gia - Bà vú ranh ma


Chuyển ngữ: WanhooNinh Thư cảm thấy bà vú cứ thế nào ấy, cô quan sát bà ta trong thầm lặng nhưng bà vú nghiêm chỉnh ăn thức ăn nhà bếp nấu kể từ khi cô không cho phép ăn đồ quá mặn.Ngoài việc thèm ăn mặn, bà vú vẫn chăm sóc đúng mực, Ninh Thư không phát hiện thái độ nào khác.Ninh Thư đến phải nghi ngờ phải chăng cô đa nghi quá.

Bà vú là người nhà mẹ Nữu Hộ Lộc thị chọn lọc kỹ càng.

Bà vú liên quan đến tính mạng em bé, đáng lẽ không nên sơ sẩy như vậy...Có tiền lệ bà đỡ, Ninh Thư không dám dừng nghi ngờ bà vú.Nhưng hết thảy mọi mặt bà vú vẫn bình thường, luôn làm việc cùng Ninh Thư.Ngoài lúc cho ti sữa Ninh Thư biết ý tránh, còn lại cô luôn cố gắng không để em bé tiếp xúc nhiều với bà vú."

Ê a, ê a..."

Ninh Thư bị tiếng kêu ê a của em bé tạm dừng việc tu luyện, nhìn xem thì thấy em bé giơ chân giơ tay nhăn mặt khó chịu.Ninh Thư đứng dậy bế em bé, môi em bé ngả trắng, rúc vào ngực Ninh Thư xem chừng đòi ti sữa.Ninh Thư đút ngón tay vào miệng em bé, miệng nó khô không khốc vậy là khát nước.Ninh Thư không gọi bà vú mà bón nước cho em bé uống.Thằng bé khát quá, uống hết cả một chén nước rồi nấc cục.

Nước chảy ngoài mép, Ninh Thư giữ tay áo lau nước chảy ra ngoài.Ninh Thư vừa bế vừa vỗ lưng nhẹ nhàng, em bé úp mặt vào lòng Ninh Thư ngủ.Nhưng rồi chẳng mấy Ninh Thư đã nhận ra em bé có vấn đề, bởi vì hôm sau em bé đi ị cực kỳ khó khăn, rặn đỏ cả mặt, khá giống bị táo bón mà phân cũng nặng mùi.Thằng bé chưa đầy tháng lại chỉ ti sữa, sao bị táo bón được.Ninh Thư chau mày, dọn xong lại bón nước cho thằng bé, nó uống hết một chén nước.Sao lại khát vậy chứ.Thức ăn của bà vú toàn đồ thanh đạm mà."

Diệu Lăng cô nương, tôi cho tiểu chủ tử ti nhé?"

Bà vú mới tắm xong, vừa hỏi vừa cởi áo.Ninh Thư nheo mắt, chuyển thằng bé cho bà vú.Ninh Thư vẫn đang nghĩ, cô cứ thấy có vấn đề ở đâu đó.

Hẳn là nằm ở bà vú, Ninh Thư không nghĩ ra được lý do nào khác ngoài đồ ăn."

Em bé chưa đói, tạm thời chưa cần cho ti."

Ninh Thư bế em bé về.

Bà vú ngạc nhiên lắm, bà đã cởi áo nên bộ ngực xệ nở nang đang loã lồ bên ngoài.Ninh Thư chợt thông suốt, cô bóp ngực nặn sữa bà vú và nếm thử, mặn cực kỳ."

Bà..."

Ninh Thư bế em bé quay đi.

Bà vú lo chặn đường Ninh Thư quên cả đóng cúc áo."

Diệu Lăng cô nương tôi xin cô đừng nói cho Cách cách."

Mặt bà vú tái mét, biết là tai họa sắp ập đến: "Tôi không dám nữa, tôi xin cô Diệu Lăng cô nương."

Ninh Thư không trả lời, rảo bước rời đi.

Bà vú ôm chân Ninh Thư: "Tôi xin cô, tôi xin cô."

Ninh Thư hất bà vú, bà vú bị Ninh Thư hất ngã ra đất.Ninh Thư bế em bé đến gặp Nữu Hộ Lộc thị, cô nhún người thưa: "Nô tỳ có tội, nô tỳ hổ thẹn với Cách cách."

Nữu Hộ Lộc thị ngạc nhiên, hỏi: "Làm sao thế?

Hay con ta có việc gì?"

Ninh Thư chưa kịp nói mà bà vú trong bộ dạng quần áo xộc xệch xông vào, nhìn Ninh Thư bằng ánh mắt cầu xin.Nữu Hộ Lộc thị chau gắt: "Đưa con cho ta."

Ninh Thư chuyển em bé cho Nữu Hộ Lộc thị, Nữu Hộ Lộc thị bế con, nhìn Ninh Thư và bà vú: "Tóm lại là sao?"

"Bẩm nương nương, bà vú này bôi nước muối lên đầu ti.

Mấy hôm nay bụng dạ em bé khó chịu, Cách cách nên điều tra lại bà vú này ạ."

Ninh Thư nói thẳng: "Đây là sai sót của nô tỳ, xin Cách cách tha cho."

Nữu Hộ Lộc thị thảng thốt nhìn con rồi lại nhìn bà vú mặt cắt không còn giọt máu, giận dữ: "Chuyện là thế nào?"

"Sao bà phải làm thế?"

Nữu Hộ Lộc thị thấy may vì bà vú bôi nước muối chứ không phải thuốc độc.

Nếu bôi thuốc độc, Nữu Hộ Lộc thị không biết mình còn được gặp con không nữa."

Bà nói đi chứ, họ Nữu Hộ Lộc trả bà ít quá hay sao mà bà lại đối xử với con ta như thế."

Nữu Hộ Lộc thị hằn rõ gân xanh, khó khống chế cảm xúc.Bà vú quỳ phịch, khấu đầu nói to: "Bẩm Cách cách, dân phụ chưa từng định hại em bé."

"Vậy sao bà làm thế?"

Nữu Hộ Lộc thị đanh mắt nhìn bà vú, bao nhiêu việc xảy ra làm Nữu Hộ Lộc thị cảm thấy mình sắp bị dồn đến đường cùng.Tại sao họ cứ phải hại con cô?

Lúc sinh có hai bà đỡ muốn hại, cô trả họ về phủ Nữu Hộ Lộc cho mẹ cô xử lý.

Một bà là người của tiểu thiếp trong phủ Nữu Hộ Lộc, một bà bị người trong phủ bối lặc mua chuộc.Phủ Nữu Hộ Lộc gửi thư nói bà đỡ nhận hai thỏi bạc, không biết kẻ giật dây là ai."

Xin Cách cách bình tĩnh."

Ninh Thư bình tĩnh khuyên nhủ.Nữu Hộ Lộc thị hít sâu, lạnh mặt nhìn bà vú: "Bà là người của ai?"

Bà vú khóc: "Bẩm Cách cách, dân phụ chưa từng định hại tiểu chủ tử."

"Việc bà làm là hại con ta, bà còn chối là bà không định hại?"

Đôi mắt của Nữu Hộ Lộc thị như thú mẹ bị thương, có phần đáng sợ.Bỗng nhiên bà vú trừng mắt với Ninh Thư, chỉ mặt Ninh Thư nói: "Bởi vì Diệu Lăng, bởi vì cô ta."

Ninh Thư đứng bên cúi đầu bình tĩnh, không đáp trả.Nữu Hộ Lộc thị lạnh mặt, lướt mắt qua Ninh Thư vẫn đứng im lại hôn trán con, sau mới nói: "Ồ, nó làm gì?"

Bà vú cả giận: "Bẩm Cách cách, dân phụ mới là bà vú của tiểu chủ tử, có trách nhiệm chăm sóc tiểu chủ tử nhưng Diệu Lăng không cho dân phụ lại gần tiểu chủ tử.

Dân phụ nghĩ bụng nếu em bé có vấn đề gì, Cách cách sẽ không giao em bé cho Diệu Lăng trông nữa."

Ninh Thư: →_→Ha ha ha, vậy giờ thành lỗi của cô.Nữu Hộ Lộc thị bật cười: "Đây là con ta, ta cho ai trông thì kẻ đó trông.

Bà hại con ta vì lý do đó mà còn thấy tủi thân?"

"Dân phụ muốn dốc lòng chăm sóc tiểu chủ tử nhưng Diệu Lăng không cho dân phụ tiếp xúc gần với em bé."

Bà vú thể hiện rõ cơn phẫn nộ qua đôi mắt.Ninh Thư nhăn mặt, nhìn bà vú mồm thì xưng dânphụ nhưng giọng điệu chẳng sợ ai.
 
Ninh Thư (601-800)
Chương 619: Hậu viện nhà Tứ gia - Không có điểm dừng


Chuyển ngữ: Wanhoo"Có ai đó khích bà đúng không?"

Ninh Thư hỏi bà vú.Bà vú ghét Ninh Thư: "Không ai khích gì hết, tôi gai mắt cô độc chiếm tiểu chủ tử, chỉ muốn tiểu chủ tử thân với mình cô."

Ninh Thư cạn lời, chỉ vậy mà rắp tâm hại thằng bé.Không, hậu viện này không đơn giản như vẻ bề ngoài, bất cứ hành động nào đều có mục đích thôi thúc."

Cách cách..."

Ninh Thư ghé tai Nữu Hộ Lộc thị bỏ nhỏ: "Nô tỳ cảm thấy bà vú bị khích bác."

Làm bà vú nhà giàu nhận về bao nhiêu mặt lợi, huống hồ còn là cháu của đương kim thánh thượng, nghĩ thôi cũng thấy lợi nhường nào.

Nếu em bé quấn lấy mình vậy càng nhiều lợi lộc.Ninh Thư không cho bà vú tiếp xúc nhiều với em bé nên bà vú hận cô.Có người khác khích bác sau lưng vậy chuyện cũng dễ thành.Nữu Hộ Lộc thị nhìn bà vú quỳ bên dưới, cố gắng dặn cơn giận sục sôi trong lòng, nói với Đồng Ngọc: "Mời gia đến, chuyện này phải cho gia biết."

Bà vú tái mét mặt khấu đầu bình bịch: "Xin Cách cách tha cho dân phụ lần này, xin Cách cách khai ân."

"Nói nhỏ thôi, làm ồn con ta."

Nữu Hộ Lộc thị quở khẽ.Bà vú sợ Nữu Hộ Lộc thị, ngậm ngay miệng lại không dám nói thêm câu nào.Đồng Ngọc qua mời Dận Chân, chắc do chuyện nghiêm trọng nên Dận Chân qua ngay, mới vào đã hỏi: "Có chuyện gì?"

Nữu Hộ Lộc thị rớt nước mắt tường thuật lại đầu đuôi câu chuyện.Dận Chân nghe mà lạnh mặt, day trán: "Chuyện gì thế này, liên tục gặp các bà vú độc ác."

"Không thể tha thứ dễ dàng, phủ ta còn có mấy em bé, bà nào cũng độc ác vậy con ta đâu sống được."

Dận Chân lạnh lùng.Bà vú sợ tái mặt, run cầm cập hoảng hốt xin: "Bối lặc gia tha mạng, dân phụ bị oan."

Dận Chân sai người lôi bà vú ra ngoài, bà vú hét to: "Bối lặc gia, có người kêu dân phụ làm vậy."

Dận Chân sầm mặt: "Vậy à, là ai kêu ngươi làm vậy?"

"Là Thẩm Tâm Viên Cách cách, Cách cách nói nếu tôi được tiểu chủ tử quấn, tương lai tôi sẽ có vinh hoa phú quý."

Bà vú nói vội, rất sợ chậm một giây thôi sẽ bị đánh chết.Dận Chân buông lời lạnh giá: "Không chỉ hành hạ con ta mà còn bịa đặt nhảm nhí chủ tử hậu viện, còn giữ lại kẻ bất trung bất nghĩa này làm gì."

"Bối lặc gia tha mạng."

Giọng hét thê lương của bà vú ngày một xa dần.Không biết Dận Chân xử lý bà vú này thế nào, hay cũng vụt roi rồi đuổi khỏi phủ bối lặc như lần trước?Dận Chân ngoảnh sang thở dài với Nữu Hộ Lộc thị đang bế con: "Nàng đừng khóc nữa, nàng đang ở cữ khóc hại mắt."

Nữu Hộ Lộc thị lau nước mắt, nói: "Thiếp không biết phải làm sao nữa, gia tìm bà vú cho con được không ạ?"

Dận Chân gật đầu: "Giao cho ta chuyện này, ta sẽ xử lý giúp nàng."

Nữu Hộ Lộc thị cười gượng gạo, Dận Chân dặn nô tài trong phòng chăm sóc chủ tử rồi đi.Nữu Hộ Lộc thị nhìn theo dáng Dận Chân trong thất vọng, rõ ràng có người định hại con cô nhưng Dận Chân không quan tâm, không định xử lý triệt để."

Cách cách có sao không ạ?"

Ninh Thư thấy Nữu Hộ Lộc thị bàng hoàng nên hỏi thăm.Nữu Hộ Lộc thị khóc, vừa bồng con vừa khóc nức nở."

Cách cách nên vui mới phải, người đã phát hiện có kẻ bụng bồ dao găm bên cạnh, tiểu chủ tử không lo bị tổn thương nhiều hơn."

Ninh Thư an ủi Nữu Hộ Lộc thị."

Cũng là lỗi của nô tỳ mới gây ra chuyện."

Ninh Thư nhún người.Nữu Hộ Lộc thị lau nước mắt: "Không liên quan đến ngươi, là bà vú tâm địa xấu xa.

Cảm ơn ngươi chuyện này."

"Nô tỳ không dám."

Ninh Thư nói: "Không có gì quan trọng hơn sức khoẻ của Cách cách, Cách cách nên bồi bổ sức khoẻ, đợi ở cữ xong rồi tính."

Nữu Hộ Lộc thị ừ một câu, tự tay chăm con, chỉ cho vài người tin tưởng lại gần.Chẳng mấy mà bà vú Dận Chân tìm đã đến.Nữu Hộ Lộc thị không cho bà vú lại gần con, chuẩn bị ti sữa cũng phải qua tay Ninh Thư kiểm tra kỹ càng.Nữu Hộ Lộc thị không tin người khác, chuyện chăm nom giao cả cho Ninh Thư làm Ninh Thư mệt gần chết.Cuộc sống mệt nhọc kéo dài đến khi Nữu Hộ Lộc thị ở cữ xong.Dận Chân tổ chức tiệc mừng đầy tháng cho con của Nữu Hộ Lộc thị, chắc vì muốn bù đắp cho Nữu Hộ Lộc thị và con, hắn còn đặt tên cho con là Ái Tân Giác La Hoằng Lịch.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị bế con nghe thấy tên Hoằng Lịch mà hồn vía lên mây.

Siết vòng tay làm con cô ta khóc oe oe.Mọi người người tập trung nhìn em bé đang khóc, Dận Chân trao cho Tiểu Nữu Hộ Lộc thị ánh mắt lạnh lùng, Tiểu Nữu Hộ Lộc thị cấp tốc dỗ con.Cô đau lòng lắm, tại sao con cô đã ba tháng mà Dận Chân không đặt tên cho nó.

Trong khi con của Nữu Hộ Lộc thị có tiệc mừng đầy tháng lại còn được đặt tên Hoằng Lịch?So ra con cô mới nực cười làm sao.Nữu Hộ Lộc thị nhướn khẽ môi nhìn Tiểu Nữu Hộ Lộc thị: "Sao muội lại bế con mà không để bà vú bế?

Con khóc phải chăng đói?

Muội để bà vú cho ti sữa đi."

"Ơ, bà vú không đi cùng à?"

Nữu Hộ Lộc thị hỏi bâng quơ.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị nói: "Con muội không thích bà vú, muội không dẫn bà vú theo."

"Vậy à?"

Giá lạnh bao trùm đôi mắt Nữu Hộ Lộc thị.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị chỉ ừ cho qua.

Cô sẽ không để con cô quấn bà vú.

Con cô phải quấn mẹ, không được quấn người khác.Ninh Thư bế em bé đứng bên cạnh Nữu Hộ Lộc thị nghe câu chuyện của hai chị em là hiểu Nữu Hộ Lộc thị đã ghi mối thù với Tiểu Nữu Hộ Lộc thị.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị năm lần bảy lượt hại con của Nữu Hộ Lộc thị, vì con nên Nữu Hộ Lộc thị sẽ đối địch với Tiểu Nữu Hộ Lộc thị.Ninh Thư thấy vi diệu quá, Nữu Hộ Lộc thị là con gái cổ đại chính thống không hề chủ động hại người, vậy mà Tiểu Nữu Hộ Lộc sống trong thời bình thị xuyên từ hiện đại về lại bày đủ trò hại một đứa bé vô tri vô giác.Tội nghiệp thằng nhỏ.Chỉ vì thằng nhỏ là Hoằng Lịch, đế vương tương lai nên phải giết nó.Lòng người đáng sợ, không chỉ riêng vì người đó sống ở thời nào.Tiểu Nữu Hộ Lộc thị chẳng khác phụ nữ hậu viện cổ đại, cô ta còn không có điểm dừng hơn phụ nữ cổ đại.Chủ động hãm hại và bị động phản kích là hai phạmtrù khác biệt.
 
Back
Top Bottom