Tâm Linh Những Cuộn Băng Và Video Tôi Tìm Được

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
351192723-256-k372900.jpg

Những Cuộn Băng Và Video Tôi Tìm Được
Tác giả: Dangngunhamicung75
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Tôi tìm được những cuốn băng này ở những nơi ngẫu nhiên, nhưng tôi chẳng biết nó là cái gì cả, chỉ còn cách mở nó cho tôi và các bạn coi thôi...​
 
Những Cuộn Băng Và Video Tôi Tìm Được
1- Who's there?


*Mở đoạn băng____________________________________Tôi tên là Ray, một chàng trai 23 tuổi, tôi là một nhân viên văn phòng điển hình mà các bạn thường thấy.

Hôm nay là Chủ Nhật, ngày mà tôi yêu thích nhất trong tất cả các ngày trong tuần.

Phải nói là hôm nay khá là xui đấy.

Sáng tôi mở TV lên, TV nó chiếu một chương trình đặc biệt, nó có tên là "Blind Shadow Puppet".

Chương trình ấy thật kì dị mà, nào là đứa trẻ mù cứ nói lặp lại một câu "Help Me", đôi lúc nó còn bị nhiễu ở vài cảnh khiến cho nó trông thật đáng sợ.

Đang coi giữa chừng thì bị cắt bằng một bản tin cảnh báo quốc gia, nó thông báo là có một số "Hacker" đã hack vào chương trình "Shadow Puppet", một chương trình múa rối khá nổi tiếng ở nước tôi.

Rồi sau tầm nửa phút nó đã biến mất, để lại là phần tiếp theo của chương trình.

Nó... cực kì kinh tởm...

Những hình ảnh nhiễu loạn cực kì, rồi nó còn chập chờn hình ảnh khoả thân của một...

đứa trẻ ư?

Rồi lại thêm hình ảnh của một người đàn ông khoả thân với máu, mặt ông ta lại còn có nụ cười kéo dài đến mang tai xuất hiện ở vài đoạn có người bố.

Khi đến đoạn kết thúc, tôi gần như đã muốn nôn ra những món của bữa sáng tôi đang ăn.

Một hình ảnh của căn phòng đầy máu, một đứa trẻ khoả thân đang đứng giữa phòng, mặt của cô bé thật ghê rợn, mắt bé bị che bởi một miếng vải, miệng bé bị khâu lại bởi những sợi chỉ đỏ, đồ bé mặc thoáng một chút quen mắt.

Là cô bé mù ở trong chương trình này đây mà?!

Tôi sợ hãi, vội tắt TV, tôi muốn đi tắm để bớt được nỗi sợ.

Nhưng tôi lại bị vấp ngã, may mắn không bị đập đầu ở đâu cả.

Sau khi tắm xong, tôi về phòng ngủ lấy điện thoại ra, tôi đọc được tin tức mới.

Một cô bé 10 tuổi đã bị bố nuôi sát hại, trên người cô bé mặc một bộ đồ thật quen thuộc, em bị moi hai mắt ra ngoài và được băng bó sơ sài, miệng em bị khâu bằng những sợi chỉ đỏ.

Tôi thoáng giật mình, chẳng phải là cô bé đó tôi đã thấy trên TV sao?

Bài báo còn nói rằng em bị cha nuôi hãm hiếp trước khi bị giết.

Tôi đọc xong, sốc không thể sốc hơn, sợ cũng chẳng dạng vừa, một phần vì cái chết của cô bé thật thảm khốc và đau đớn, còn lại là sự trùng hợp đáng sợ, tôi sợ hãi, nhưng cũng thương tiếc cho em.

Đột nhiên một luồng gió lạnh lướt qua, theo bản năng tôi ngước lên mà hỏi:

-Ai đấy?

-Nhưng không có một hồi âm nào cả.

Tôi run cầm cập, co chân lại, đột nhiên điện thoại tôi rung lên, là từ một số lạ gửi tới.

Nó hỏi: "Anh có thấy tôi không?"

Tôi rợn người, nó biết tôi sao?

Tôi thử ngước lên, trước giường tôi bây giờ là cô bé đó, cô bé ôm oán hận nhìn tôi, tôi lùi lại, nhưng tôi đang dựa vào đầu giường đây mà, tôi sợ hãi, hét lên...

Đó là những gì tôi có thể kể được cho các bạn thôi, thân xác này cũng sắp tiêu tan rồi...[ REDACTED ]____________________________________*Rút băng ra*

-C-Cái quái gì thế?

Tôi đang nhìn vào cái Tivi cũ kĩ đó, hình dáng của cô bé đó...

Rồi câu nói cuối cùng trước khi phần còn lại của đoạn băng bị xoá, nó là sao vậy?

Tôi bối rối, nhưng cũng bình tĩnh lại, húp một ngụm cà phê, tôi cũng đã tỉnh táo hơn đôi chút.

Tôi liền lục lọi cái thùng chứa những cuốn băng tôi tìm được...
 
Những Cuộn Băng Và Video Tôi Tìm Được
2- The Imposter


"-Chẳng phải em phải dẫn bạn của em về hay sao?

-Tôi nhìn vào đôi mắt xanh biếc của Julia, em ấy không nói gì mà cứ lẳng lặng bước về phòng.

Dạo gần đây tôi để ý Julia- em gái tôi luôn luôn im lặng một cách bất thường, như là không thể mở miệng được vậy.

Tôi cũng chẳng biết lí do tại sao cả, đột nhiên điện thoại tôi vang lên một tiếng, là từ Julia gửi đến.

Em ấy kêu rằng 'hãy thực hiện những luật lệ này nếu anh không muốn bị giết vào đêm hôm nay:1.

Không được mở cửa cho ai hết cả, kể cả đó có là em đi chăng nữa, vì họ đều là kẻ giả mạo.2.

Hãy mang một chút đồ ăn vào phòng, vì anh không muốn bản thân bị đói đâu, nhỉ?3.

Chú chó cưng của anh sẽ bị giết nếu để bên ngoài, hãy mang nó vào trong trước 10h tối, khi mang vào, hãy cho nó uống một chút nước, nó sẽ sủa cực kì nhiều đấy.4.

Nếu anh lỡ phá vỡ quy tắc 1, hãy chạy nhanh đến phòng em hoặc tìm chỗ trốn.5.

Đừng bao giờ mở cửa phòng em, trừ khi là trường hợp khẩn cấp, nếu em không cho vào, hãy kiếm một chỗ lý tưởng để nấp, nếu không được, thì hãy rón rén về phòng, nó sẽ không thể phát hiện anh bằng mắt và mùi, nên anh hãy cố gắng giữ thật im lặng, khi đã về được phòng, hãy khoá chặt cửa ra vào, và chặn nó bắng một thứ gì đó.6.

Khi đã làm xong điều 5, hãy lục lọi tủ quần áo của anh, trong đó sẽ có một khẩu súng và một băng đạn.6a.

Nếu anh nhìn thấy một khẩu súng được treo ở trên cái cây ngoài cửa sổ, nó là bẫy, hãy khoá chặt cửa sổ trong phòng anh, rồi kéo rèm cửa xuống, tránh để lũ giả mạo nhìn lén anh.7.

Nếu các cửa sổ có hiện lên mặt của ai đó, hãy lơ nó đi.

7a.

Nếu khuôn mặt đó cứ liên tục đập vào cửa sổ, hãy lấy một chút muối chuẩn bị từ trước mà rắc vào đó, nó sẽ khiến khuôn mặt dừng lại.8.

Nếu con quái vật đã xông vào phòng anh, hãy lấy súng bắn vào đầu nó, bắn những chỗ khác sẽ không giúp anh giết được nó đâu, nhưng sẽ khiến con quái vật bị mất cảnh giác, tận dụng cơ hội đó để bắn vào đầu nó là một ý tưởng hay.9.

Sau khi giết chết được con quái vật, hãy mang xác nó ra ngoài phòng anh, em sẽ chờ đợi ở ngoài cửa để lấy cái xác đó đi.9a.

Nếu có người khác đứng chờ anh chứ không phải em, hãy bắn người đó, vì nó là kẻ giả mạo.

Hãy chờ em đến phòng anh sau khi mà anh đã bắn nó10.

Sau khi đã làm tất cả điều trên, hãy về giường mà đi ngủ, phải khoá cửa phòng trước khi đi ngủ nhé, nếu quên, hãy chùm chăn kín mít người.'Khi đọc xong, tôi cảm giác thật rợn người mà.

Có một thế lực ép tôi phải làm theo.

Tôi liền đi chuẩn bị đồ ăn mang vào phòng, gồm có một đĩa mì Spaghetti, hũ muối của nhà tôi, và kèm theo đó là những thứ khác như là đồ ăn vặt chẳng hạn.

Tôi nhanh chóng về phòng cất nó, kiểm tra đồng hồ, giờ là 6h30 tối.

Tôi quyết định mang chó cưng vào luôn.

Chú chó nhỏ này được chúng tôi nhận nuôi từ khi chúng tôi chuyển đến căn nhà này 3 tháng, lúc đó nó còn là chú chó hoang, nó vào nhà tôi kiếm đồ ăn, em gái tôi thấy nó tội nghiệp, nên quyết định nhận nuôi nó.

Quay lại câu chuyện, tôi cho chú chó nhỏ uống chút nước lọc.

Chú ta uống rất ngon miệng.

Tôi quyết định khoá cửa luôn.

Mở điện thoại lên, giờ đã là 7h48, tôi quyết định mở TV lên coi, nhưng thứ đập vào mắt tôi là một chương trình mới, tên là "Swearing Is Not Good".

'Cái tên kiểu này chắc là cho trẻ con rồi'- Tôi nghĩ thầm, nhưng vẫn quyết định coi, để xem nó ra ngô ra khoai thế nào.

Nó...

Thật kì lạ...

Những thứ chất nhầy màu đen, nó biến thành những đứa trẻ.

Thật kì dị, nhưng thứ kì dị hơn, là cái cách khiến chúng nó biến thành những đứa trẻ đó, chính là nuốt chửng tụi nó.

Tôi hết hồn khi nhìn thấy nó nuốt một đứa trẻ mập mạp sau khi nhắc nhở nó không được chửi tục và đứa trẻ đó mặc kệ.

Tôi còn cảm thấy cái thứ chất nhầy nhụa đó nhìn vào tôi mỗi khi nó nuốt một đứa trẻ, như là nhìn những biểu cảm sợ hãi của tôi mà cảm thấy thoả mãn.

Khi chuẩn bị thấy nó nuốt những đứa trẻ, tôi nhắm mắt và che tai, cái thứ hình ảnh và âm thanh đáng sợ như là hành hạ và ăn thịt một đứa trẻ thật sự vậy.

Khi đến đứa trẻ thứ 6, tôi đã phải lấy cái điều khiển tắt cái TV đó đi, thực sự là quá đủ rồi.

Lẳng lặng đi vào nhà vệ sinh để nôn, tôi lại nghe thấy tiếng gõ cửa, vội vàng xả cái bồn cầu, cái quái gì đang diễn ra thế?!

Tôi vội vàng chạy đến cửa ra vào, khoá nó lại.

Ngó qua mắt mèo, tôi thấy một người rất giống em gái, cô ta hỏi:

-Anh trai, sao anh lại khoá cửa thế?

Tôi nghe được giọng nói của cô ta, nó chẳng giống em gái của tôi chút nào, nó giống như là bắt chước giọng thôi vậy.

Tim tôi sắp bay ra ngoài, chú chó nhỏ thấy vậy, liền chạy đến quấn quanh tôi, tôi cũng cúi xuống bế nó lên, tâm trạng của tôi cũng đã dịu đi.

Con bé giả mạo bên ngoài cũng rời đi, tôi cũng bước đến cạnh cửa sổ, một cây súng được treo ở bên ngoài.

Tôi khoá cửa sổ, kéo rèm xuống, rồi cùng chú chó cưng đến tủ quần áo tìm cây súng.

Tôi ném những chiếc áo và quần ra ngoài.

Cuối cùng cũng thấy cây súng, bên cạnh là băng đạn đầy.

Tôi lấy cả hai bọn chúng, nạp đạn cho cây súng.

Tôi nghe thấy tiếng phá cửa, quay ra sau, liền chạy đến bê cái bàn ra cửa chặn.

Ầy, nặng quá đi!

Đứng trước cửa, tôi hồi hộp không thôi.

Cánh cửa sắp vỡ, tôi liền chạy sang tủ quần áo. *Rầm!*Con quái vật nó lao ra, tôi liền giơ súng bắn vào tay nó, nó đau đớn ngã xuống.

Nhân cơ hội đó tôi bắn vào đầu nó.

Máu ứa ra, tôi chạy đến bên cạnh.

Nó chết rồi.

Tôi vác xác nó ra khỏi cửa.

Trước mặt tôi là em gái, đúng như lời em ấy nhắn, tôi đưa xác cho em ấy.

Em ấy rời khỏi nhà.

Tôi cũng chẳng biết làm gì giờ, ngoài về phòng mà ngủ.

Bước vào phòng, tôi khoá cửa.

May mắn là cái cửa khoá chưa hơ hỏng đến vậy.

Tôi bước về phía chiếc giường thân yêu, ngã xuống nó.

Buồn ngủ quá đi!

Kiểm tra điện thoại, đã là 9h38 rồi á?

Tôi ngồi dậy đánh mắt kiểm tra quanh phòng, may chú cún đã thiếp đi trên giường tôi rồi.

Giờ thì tôi chỉ cần ngủ nữa thôi!

Kéo chăn chùm kín mít, thói quen của tôi là vậy đó, tôi nhắm mắt lại..."*Rút cuộn băng*-Quả là một quyết định đúng đắn của anh bạn này mà!

-Tôi chẳng thầm nghĩ mà nói ra luôn.

-Giờ thì phải đi lục lọi thêm cuốn băng để nghe thôi![ . . . ]
 
Những Cuộn Băng Và Video Tôi Tìm Được
( Special Chap ) ¡Chúc mừng ngày mùng 2/9!


Yeah, thay vì là chap mới, thì nó là một Special Chap.

Chúc mừng ngày Quốc Khánh mùng 2/9!

Chúc mọi người sẽ có một buổi tối vui vẻ bên cạnh gia đình, bạn bè và người thân!
 
Những Cuộn Băng Và Video Tôi Tìm Được
3- [ REDACTED ]


"Xin chào, bạn có nghe thấy tôi không?

Tôi đã bị mắc kẹt ở đây hơn 10 ngày rồi!

Xin hãy giúp tôi! 私を助けてください!-[ REDACTED ]"*Rút băng*-Cái quần đùi gì mới xảy ra vậy?- Thốt lên 1 câu tục tĩu, tôi không hiểu cái quái gì đang xảy ra trong cuộn băng.-Thôi, tôi nên lục thêm cuộn băng vậy...

-Nhìn sang thùng băng đó, tôi cảm giác bất an trong lòng.

Thật rợn người mà!
 
Back
Top Bottom