Wattpad  Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
305489663-256-k421804.jpg

Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
Tác giả: 0742Xoaibithiu
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

.(t/g nhìn thơ xamlul quá nên xóa rồi)
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

WARNING:
-Cre ảnh: Quân CukSuk (Đã xin hỏi đàng hoàng và được sự đồng ý)
-Truyện không truyền bá chính trị, thương mại, xúc phạm một cá nhân hay tập thể.

-Có yếu tố lịch sử nhưng đây không phải là nơi dạy môn lịch sử, nếu muốn các bạn hãy tìm đến những trang web đáng tin cậy hơn.

-Đây là góc nhìn riêng, chất xám riêng của t/g.

Không mang đi hay lấy ý tưởng khi chưa có sự cho phép của t/g truyện
-Chỉ nhận gạch đá có văn minh
-cmt có ý gây war xin phép xóa không nhắc trước
-Không được bắt trước hành động các nhận vật trong fic
-Đọc xong nhớ vote nhâ :Đ (nạn đói vote đang hoành hành)
-Và chúc các bạn đọc truyện vui vẻ OvO Tags: countryhumansmattrandantocgiaiphongmiennamvietnammtdtgpmnvnmtxvnchphóngxhòavietnamconghoavnch​
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
Chap 1


Đọc kỹ WARNING ở Description chưa?Các nhân vật ở đây sẽ được viết theo từ không dấu (ví dụ: Mặt Trận => MatTran, Việt Nam => VietNam) do đều có lí do, mong không làm ảnh hưởng lúc các bạn đọc._______________________________________________"Ngài MatTran, mời ngài nhìn qua bản thiết kế này ạ."

Một cô gái đưa cho MatTran một chiếc đĩa được bọc nắp cẩn thận, MatTran nhìn qua chiếc đĩa đó rồi cẩn thận mở ra.

Nó lập tức bay lên và chiếu lên màn hình ảo cho y cùng cô gái đó xem"Cô gái đó nhút nhát, nhưng một hôm cô xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết cô thích, nó đã khiến cô trở nên mạnh mẽ.

Tất cả thật tuyệt vời cho đến khi người thân yêu của cô bị giết, cô đã sa vào con đường tội lỗi.

Nhưng tình yêu đã giúp cô làm lại cuộc đời.

Anh ta là ánh sáng, là điểm tựa cho cô.

Mọi chuyện như thế nào?

Hãy trở thành nhân vật trong đó nhé?"

Màn hình phụt tắt, chiếc đĩa từ từ trở lại với chiếc vỏ.

MatTran đảo mắt một vòng rồi ngán ngẩm:"Lại là xuyên không, ta chán cái mô típ này lắm rồi đấy...Với lại ai viết ra cái kịch bản này vậy?

Ngoài cái đoạn người thân cô bị giết ta chả thấy cái gì mới mẻ ở đây cả.

Thế mà cũng đòi mong được ta chiếu cố sao?"

Cô gái kia lập tức đáp lại: "Vậy tức là..."

"Dẹp, dẹp, cái này bỏ, ta muốn thứ độc lạ hơn cơ"-MatTran phẩy tay, đưa vỏ cùng chiếc đĩa trả lại cho cô.

Cô cất nó vào một chiếc hộp rồi lục ra chiếc đĩa khác......"

Dẹp đi!

Nội dung chán ngắt""Không mới mẻ!

Loại!"

"Nội dung đã không hay sẵn còn viết ra cái quái quỷ gì thế này?

Xúc phạm người xem quá đấy!

Loại!"

Các bạn nghe thì nghĩ rằng MatTran đặt tiêu chuẩn quá cao đúng không?Không hề nhé, vẫn có những thứ y ưng và giữ nó lại, tùy vào trường hợp câu truyện chứ y không thiên vị chút nào cả."

Nghe có vẻ khô khan nhưng nội dung thì được...

Ta sẽ hỏi kỹ càng về người tạo ra cái này..

Cất nó đi"Cô gái nghe theo cất nó vào một chỗ khác, tay ghi lại trên sổ thông tin.

Rồi tiếp tục đưa những chiếc đĩa còn lại trong hộp......MatTran hiện tại là giám đốc của một nhánh không nhỏ trong công ty ba anh-Đại Nam.

Vốn dĩ ba anh trao cho chức quyền này một phần là vì thấy y có sự nghiêm túc trong công việc, lại thích sách, có lần ba anh phải lê cả đống tiểu thuyết của MatTran ra nhà kho vì anh nghiền nó như nghiền crush của mình ý (thất tình hơn 1975 lần tuổi, y chơi với sách :Đ).

Y lại có một sự tin tưởng không thấp nên ba anh sẵn sàng giao một chức quan trọng như thế này.Trong cái thời đại nhiều phi hành gia đang lên Sao Hỏa thử sinh sống một thời gian thì việc ô tô biết bay, xe máy biết bơi đã không còn là chuyện gì lạ lẫm với cuộc sống hiện đại này rồi.

Cho nên nếu các bạn thấy đoạn trên chiếc đĩa biết tự bay tự chiếu thì đừng há hốc mồm ra rằng nơi này có magic nữa nha, tất cả chỉ là Khoa Học đã tiên tiến rất nhiều mà thôi.Y-MatTran ngồi ngẫm nghĩ cùng với tách cà phê về đời sống hiện tại, anh không biết rằng khi tất cả mọi việc dần dần được giao hết cho các con robot thông minh thì...Con người lúc đó sẽ thế nào?Các bạn cứ thử nghĩ xem?

Khi cô giáo dạy các bạn ngày nay thay thế thành robot với độ nhạy cảm kiến thức cực nhanh cùng việc giảng dạy cực siêu...Mà không có cảm xúc?

Thì dù lời hay ý đẹp đến mấy có làm cho việc học trở nên thú vị không?Cũng tương tự như vậy?

Các bạn đi học về khi người mẹ chào nhẹ nhàng cùng chiếc chổi quét sân, tiếng "Con ơi, con à" khi họ quên thứ gì đó lúc nấu ăn, hay "Lần sau không được như thế nghe chưa" mà tất cả đều bị thay thế thành những lời nói cức nhắc của robot, những khuôn mặt trơ trơ như đá của bộ máy thông minh?Bạn có cảm thấy được sự cô đơn đó không?Chắc chắn là có rồi chứ.

Và cuộc sống của MatTran cũng sắp có nguy cơ như vậy.

Y nghĩ với cái thân người bình thường này có thế làm nên trò trống gì để thay đổi tương lai đó không...Nhưng anh ước gì có thể quay lại với quá khứ, một quá khứ tăm tối trước đây anh đã từng trải qua...Với một thân phận khác biệt.........-Cộc cộc- Ai đó gõ cửa phòng y, y đang đăm chiêu suy nghĩ thì tiếng đó trả khác gì lôi kéo y về thực tại cực nhanh chóng."

Ai vậy?"

"Em nè!

Em có cái này muốn khoe nè anh!"

"VietNam hả?

Vào đi!"

-MatTran quay trở lại với bộ mặt bình thường.VietNam lôi ra cho y một chiếc đĩa được bọc vỏ ngoài trông rất đẹp mắt.

Trước sự ngỡ ngàng của y, VietNam cười khì:"Mấy tháng trước ba cho em một chiếc đĩa thiết kế, thế là em ngày đêm ngồi làm tỉ mỉ từng bước tạo màn hình, lối chơi, đóng vai, tình tiết, nội dung...

Công nhận nó cực khổ lại cực khó, mãi em mới làm xong đó.

Với một quyết định sẽ tặng anh dịp sinh nhận, em tính ngày hôm đó mới tặng.

Mà xui xẻo ghê ~, nó rơi vào ngày em đi dã ngoại, tức hai ngày sau á!

Nên em tặng trước cho anh luôn, có gì vừa là ôn lại kỉ niệm vừa là xem xét tác phẩm đầu tay của em ha!?"

"Rất đẹp, lại rất tuyệt, anh không ngờ có ngày em lại có thể tạo cho mình một đĩa thiết kế riêng đó."

-Y ngắm nhìn nó trên tay.

Còn VietNam thì gãi đầu.Cả hai nói truyên với nhau một lúc rồi VietNam mới rời đi, trước khi khuất khỏi cửa, VietNam ngoảnh đầu lại nói với anh."

Em nói nhé...Đây là một dạng đặc biệt được lấy khá nhiều từ những ký ức khác nhau, kể cả kẻ thù và đồng minh.

Nên việc gặp nhau trong hình dáng như xưa là điều không thể tránh khỏi, anh có thể gặp lại em hồi đó, ba, ngài USSR, hay thậm chí...Là cả những người đã khuất nữa, nên đừng nghĩ tới việc đó là thật nhé."

VietNam làm y có chút lo ngại về chiếc đĩa này, anh thử mở vỏ bọc đó ra, nhưng nó không có chế độ bay lên.

Cũng dễ hiểu mà, đây là lần đầu thằng bé làm, sai sót là thứ không thể không có.

Y cầm chiếc đĩa lên, lập tức một tờ giẫy đã gấp lại rơi xuống.

Nó gấp khá nhỏ, mở mãi mới ra.

Trong tờ giấy, hay nói hay hơn là bức thư, ghi rằng:"Gửi người anh thân yêu-Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam Việt Nam (Việt Cộng)Hai ngày nữa là sinh nhật anh, em vui lắm, vì em có thể bày tỏ tình cảm anh em ruột thịt với anh bằng một món quà.

Tuy còn nhiều sai sót nhưng mong anh thích nó, nếu anh muốn hiểu rõ nó hơn thì có thể vào đó để hệ thống giải thích rõ ràng nhé.Mong rằng năm nay ông anh đây sẽ bớt quạu lại, tìm được nửa kia thật lòng, đẹp trai, thông minh, lai láng hơn xưa, và chúc anh có một trải nghiệm hay với ký ức trong đĩa thiết kế không danh ^v^.Quên mất, nếu như anh đọc tới đây chứng tỏ em đã nói cho anh về việc gặp được mọi người trong ký ức đó nhỉ?

Em có tin này nữa cho anh đây, có điều không nói vì muốn anh đọc nó cơRằng sẽ có một ký ức và nhân vật trong đó là thật, có điều nằm dưới dạng nhân vật ảo.

Do ký ức người này rất hỗn loạn cộng việc người đó đã khuất, nên em đã nhờ ngài UN xử lí việc này.

Vậy thôi, thư cũng dài rồi, anh trải nghiệm tốt nhé :D"Em dễ huông của nhà NamVietNamThoạt đầu y có chút ngạc nhiên với dòng chữ "Nhân vật ảo", nó được viết bằng một loại mực khác, đậm hơn.

Có chút gì đó kỳ lạ với VietNam, nhưng chắc là lúc đó thằng bé làm mất bút xong thấy nó ở đâu đó khuất tầm nhìn nên viết tiếp bằng mực đó thôi.

Không có gì phải lo lắng hết.Anh quyết định tối nay sẽ trải nghiệm nó luôn, dù gì mai cũng là Chủ Nhật, anh có thể thoải mái quậy phá cùng chiếc súng AK quen thuộc trong món quà đặc biệt này.

Nghĩ đến đó là lòng sướng rơn, tay hí hửng cất nó trong cặp.......Rồi tối đến cũng đến, anh mở ra chiếc đĩa đó và đặt nó trong chiếc máy tính "nhập vai", tay ôm gối rồi cùng máy tính chìm vào giấc ngủ.

Anh hóng quá nên mãi mới ngủ được, nghĩ đến mình sẽ quậy banh cái đĩa thiết kế của VietNam, bắn thả hơi cùng crush đầu tiên đời anh: AK, đập nát cái doanh trại của bọn lính Mỹ.

Trời ơi!

Vui sướng gì đâu á![Góc t/g: MatTran trong truyện này có máu háu chiến nên các bác thông cảm ;-;]...-tích tích-...-tích tích-...-tích tích-[Báo cáo: đã hoàn thành đưa người chơi vào đĩa Thiết kế..."

Chiến tranh Đông Dương lần thứ 2"]_____________________________[END chap1]
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
Chap 2


Chap này có sự tài trợ của Wikipedia và Wikiwand nha mn UnU___________________________________________"Ngài MatTran?"

Một giọng non choẹt đang lay gọi y, MatTran ngoái nhìn thì đó là một cô bé tóc trắng, giống như cô tiên.

Y đứng hẳn người dậy, chỉnh lại quần áo rồi hỏi:"Ừm... em là ai vậy?"

"Tôi là hệ thống trong đĩa thiết kế, chào mừng ngài đã đến với trò chơi nhập vai 'Chiến tranh Đông Dương lần thứ 2'"Nhưng y nhớ rõ trong bức thư đó VietNam nói rằng là đĩa thiết kế không danh mà...?"

Ừm... vậy người đã từng tham chiến như ta có cần phải nghe qua về nội dung đĩa thiết kế không?"

Cô bé không nhanh không chậm đáp lại:"Đó là tùy vào người chơi, nếu ngài muốn thì chúng tôi sẽ nói, còn không thì ngài có thể tham gia luôn."

MatTran nghe qua thì rất muốn vào để thả hơi cùng AK ngay nhưng trong thư VietNam đã nói rằng "nếu muốn tìm hiểu rõ" thì chắc có thể thằng bé đã thay đổi... chút?

Nghĩ đi nghĩ lại thì nghe cũng không thừa, lỡ vào đấy rồi dở hơi nhầm cái này cái nọ người ta tưởng là thằng mới đi từ trại tâm thần về thì chết, quê không chỗ chui chứ chả chơi...Quên, ổng đang chơi thật mà :))?"

Khụ..

được rồi, ngươi kể rõ cho ta nghe được không nào?"

"Vâng, không thành vấn đề ạ." ......"

Chiến tranh Việt Nam, còn được gọi là Chiến tranh Đông Dương lần thứ hai, là một cuộc xung đột diễn ra tại Việt Nam, Lào và Campuchia từ ngày 1 tháng 11 năm 1955 đến ngày khi chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đầu hàng chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam.Đây là giai đoạn thứ hai của cuộc giữa hai bên: một bên là Hoa Kỳ (Mỹ) , Việt Nam Cộng Hòa và các quốc gia đồng minh theo chủ nghĩa chống cộng bao gồm: Hàn Quốc, Thái Lan, Philippines, Úc, New Zealand, Vương Quốc Lào, Vương Quốc Campuchia- sau này là Cộng Hòa Khmer (tham chiến trực tiếp trên mặt trận quân sự) cùng nhiều nước khác (trên mặt trận ngoại giao), bên còn lại là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa , Mặt Trận Dân tộc Giải phóng miền Nam/Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam do Đảng Lao động Việt Nam lãnh đạo cùng các chính thể đồng minh Pathet Lào, Campuchia dân chủ với sự ủng hộ và viện trợ từ Khối các nước Xã hội Chủ nghĩa, đặc biệt là Liên Xô và Trung Quốc.Chiến tranh Việt Nam kéo dài tới gần 20 năm, diễn ra không chỉ tại chiến trường miền Nam Việt Nam mà còn ảnh hưởng, lan rộng lên cả miền Bắc (các chiến dịch không kích lần 1, 2 và 3 của Không Quân Hoa Kỳ ) đồng thời có liên quan trực tiếp tới Nội chiến Lào và Nội chiến Campuchia- cũng với sự can thiệp quân sự từ phía Hoa Kỳ (chấm dứt vào năm 1973).

Cuộc chiến này chính thức kết thúc vào ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi Tổng thống Dương Văn Minh của Việt Nam Cộng hòa tuyên bố đầu hàng vô điều kiện Quân Giải phóng miền Nam Việt Nam cùng chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam.

Ngay trước thời điểm đó, toàn bộ công dân, nhân viên ngoại giao, quân sự và dân sự của Hoa Kỳ cùng các nước đồng minh còn duy trì sự hiện diện sau năm 1973 cũng di tản hết khỏi miền Nam Việt Nam do sự kiện này."

Xem ra thằng bé không có thay đổi gì cả về lịch sử và nội dung.

Vậy thì y sẽ trở thành nhà tiên tri trong cái đĩa thiết kế mà ban đầu nó tên là "KhÔnG dAnH" rồi thành "Chiến tranh Đông Dương lần thứ 2" này.

Nhưng mà thế thì chán quá, y còn muốn trải nghiệm nhiều hơn nữa kia?"

Nhiệm vụ của ngài sẽ là nhập vai một nhân vật trong đó để hoàn thành cuộc chơi, nếu ngài hoành thành nhiệm vụ, thời gian ngài chơi với thời gian ngoài đời thực sẽ được chỉnh theo ý muốn.

Nếu ngược lại, ngài sẽ chịu nặng nhất là 1 ngày trong đĩa thiết kế = 1 ngày 12 giờ ở ngoài đời thực, tức 24h = 36h.

Dĩ nhiên việc đó sẽ được tùy chỉnh nếu thấy được sự tiến bộ ở cách ngài nhập vai trong trò chơi."

Này nhé, có hơi quá đáng không?

24h=24h đã đủ khiến người ta ngất ngửa rồi.

Lần này nó còn 24h=36h thì ai trụ nổi vậy?

Dù gì anh mày cũng là người tham chiến thực thụ nhưng đâu phải thần đâu mà lúc nào cũng ez game được trời?"

Có vẻ nặng nhỉ?"

-Y xoa cằm, xuýt xoa"Ngài thông cảm.

Trò chơi này đòi hỏi tính cẩn thận, nhạy bén cao.

Một lần sai là chịu gấp nghìn lần hậu quả."

"Ta-người đã quá quen với bom đạn cũng phải chú ý thôi ~ nhỡ cái tay nghề nó sập thì chết mất ~""Ngài thật có khiếu hài hước."

Cô bé rờ tay lên bản thiết kế 3d, cô ngoảnh đầu lên hỏi MatTran"Ngài muốn nhập vai ai ạ?"

"MatTran, Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam ~"Cô gật gù rồi nhập thông tin mã liệu vào văn bản, lập tức ngay sau đó một hố lớn kéo MatTran xuống.

Trước khi mắt y bao phủ bởi một mảng tối đen, cô bé nói với y rằng:"Chúc ngài có một trải nghiệm tốt...Với người mình yêu."......"

Uhm... anh MatTran ơi?

Ba gọi anh cá-..."

Ổng chơi luôn hã trời!?21h tối ba Đại Nam nhờ VietNam lên phòng anh trai mình gọi xuống nói chuyện này nhưng khi cậu lên thì ngoài việc căn phòng rất chi là nhiều sách ra thì ông anh cậu đang ôm gối ngủ cùng máy "nhập vai".

Sẽ chẳng có gì là bất ngờ đâu nếu như hôm đó là sinh nhật ổng...Cơ mà không phải...

"Sao rồi, anh đâu con?"

-Ba Đại Nam đang ngồi nhâm nhi cà phê nóng.

Vốn dĩ thể nào ông cũng sẽ ngồi xem xét những chiếc đĩa thiết kế khác nên việc uống cà phê đêm khuya đã là chuyện bình thường rồi.

Đến MatTran - người anh cao cả còn không khuyên nổi thì các bạn biết rồi đấy-.."

Anh ấy đi truy tìm kho báu với quà sinh nhật rồi bố ạ-""..."

"Và con chắc chắn với cái đĩa thiết kế bao quát gần như là gần hết Chiến tranh Đông Dương lần thứ 2 đó sẽ mất tầm 2 ngày là cùng..."

"Ta thất vọng về con, VietNam ạ"-Đại Nam bất lực, thở dài"Cha à, con tặng sớm đều có lí do của nó-"VietNam cười rồi tìm cho mình một cốc nước để pha trà"Lí do gì vậy?"

-Ba Đại Nam tò mò, vốn dĩ hồi đó ông cũng đã nghỉ hưu rồi, chỉ nghe thoáng qua về Chiến tranh Đông Dương lần thứ 2 đó thôi.

Cơ mà tìm hiểu về đời tư của MatTran thời xưa nghe cũng hay.

Ông cũng thắc mắc thằng con trai mình thông minh đến mức nào mà có thể cho hơn 58 nghìn người lên bàn thờ cùng 305 nghìn người bị thương (trong đó có cả thương nặng hoặc tàn phế) và đá đít bọn bọn Mỹ ra khỏi lãnh thổ Việt Nam."

Ba đang tính gọi anh xuống để hỏi đến khi nào ảnh rước vợ về đúng không?Con biết từ đầu rồi, khi không 8 giờ tối 7 giờ tối không nói mà tận 21 giờ mới đi gọi xuống thì chứng tỏ bố đang ám chỉ anh ý 21 cái nồi bánh chưng rồi mà vẫn chưa ra mắt người yêu?"

Đại Nam sặc cà phê, ho khụ khụ.

"E hèm!

Ừ thì đúng rồi được chưa?

Cơ mà liên quan gì đến lí do MatTran được đưa quà sinh nhật sớm?"

VietNam cười khì rồi đặt trà nóng lên bàn"Thật ra trong chiếc đĩa này con đã...Mà không phải là con đã, ban đầu con làm chỉ đơn thuần là tặng quà sinh nhật cho anh thôi.

Ai ngờ khi con sao chép các ký ức của nhiều người khác nhau...Bố biết có gì động trời không?"

Ba cậu lắc đầu nhẹ, tay miết cốc cà phê đắng ngắt"Trong khi sao chép ký ức, con đã sao chép luôn nhiều người Vietgian và những người đã khuất...Và con đã cực kỳ bất ngờ trước một người."......Việt Nam Cộng Hòa......"

Ừm.. bố nhớ không nhầm khi anh con (VNCH) được hồi sinh lại, chẳng hiểu sao nó nằm im, bất động một chỗ, mắt nhắm nghiền, không có dấu hiệu sẽ mở ra.

Khi hỏi cậu UN thì cậu ấy nói qua loa rằng có trục trặc không hề nhẹ ở máy hồi sinh của nó.

Thế là thành ra như vậy...Rồi đột nó mất 2 tháng sau đó, mặc cho mọi người vẫn chăm sóc chu đáo nhưng nó vẫn gầy đi và mặt xanh xao.."

VietNam cười thích thú, cậu húp cốc trà"Đó là tin ngoài...Nhưng ba biết sự thật là gì không?"

"Khi con khá khó hiểu trước độ nhiễu loạn của ký ức anh Baque, UN đã đành phải nói sự thật ra...Không có một chút trục trặc nào ở máy hồi sinh cả"Ba VietNam cực sốc trước thông tin của cậu, tay để cà phê xuống cực nhanh và vang tiếng "cộp" phá tan không khí tĩnh lặng, kèm theo câu nói pha chất sốc:"Sao cơ!?Rốt cuộc nếu máy không có biểu hiện lỗi thì tại sao anh con lại như vậy!?"

-Đại Nam mất bình tĩnh giơ hai tay lên định tóm cổ áo VietNam nhưng sau đó ông đã ngăn chặn lại hành động này."

Ngài UN nói rằng khi hồi sinh anh VNCH, UN đã thấy được một loại sóng không rõ xác định đang xáo trộn và ăn mòn một số ký ức anh ấy trong bảng mã liệu.

UN đã cố gắng tạo thêm nhiều loại sóng tấn công vào nó nhưng dường như nó không hề lay chuyển, tiếp tục làm loạn đoạn ý ức còn lại.

Khi nó còn xót một ít, UN đã tiến hành kiểm tra mã liệu và phát hiện ra đó là do tự Baque làm nhiễu ký ức của Baque.

Dẫn đến hiện tượng bị trạng thái thực vật.

Ban đầu khi nghe về nó con cũng cực kỳ sốc mà mất bình tĩnh như bố.

Và để hoàn thành đĩa thiết kế, con đã quyết định áp dụng 'Một công tam việc', 'Một mũi tên trúng ba mẹ con nhà chim'."

Đại Nam bình tĩnh lại mình, rồi hắng giọng hỏi:"Ba mẹ con nhà chim là thế nào?"

VietNam giơ một ngón tay"Con chim mẹ: Quà sinh nhật cho anh cả nhà mình"VietNam giơ ngón tay thứ hai:"Con chim con: Hồi sinh lại anh VNCH"Nghe đến đây Đại Nam tiếp tục sặc cà phê, ông ho sù sụ:"Vậy tại sao Baque không hồi sinh ngay từ đầu đi mà còn phải mất công đến mức này!?"

"Bố bình tĩnh để con nói tiếp!"

-VietNam sợ hãi gào toáng lên khi ông định cầm cốc thủy tinh phang vào mặt."

Vốn dĩ không hồi sinh được VNCH ngay là vì ngài UN lo ngại nếu như dùng biện pháp duy nhất là nhờ một người vào đó sắp xếp lại trật tự cho ký ức mà không hoàn thành thì chắc chắn họ sẽ biến mất mãi mãi cùng lịch sử hào quang đó.

Mà trong nhà mình thì chỉ có ai mới làm nổi?

Chắc chắn chỉ có MatTran mà thôi.

Xác xuất có lỗ cho 2 bên lên đến 76% mà lợi cho 2 bên thì chỉ có 24%.

Tất nhiên sẽ chẳng dại dột mà làm đâu.

Cộng việc ngài ý đã công khai rằng máy hồi sinh Baque bị lỗi không nhẹ đã từng làm mưa làm gió cho cả trang viên, giờ mà thu lại thì UN chỉ có nước từ chức.Sau khi UN phát hiện ra đĩa thiết kế có khả năng cao hơn hồi sinh lại được Baque, con và ngài ấy đã nhanh chóng hợp tác tạo nên máy hồi sinh đội lốt đĩa thiết kế.

Và chắc chắn VNCH từ đây sẽ được hồi sinh lại"Ba VietNam nghe đến đây mà thở phào nhẹ nhõm, ông muốn cảm ơn UN, vì ngài ấy đã giúp ông có thể đem lại sự sống cho con ông-VNCH.

Thật sự khi nghe tin nó theo America chỉ vì có thù hằn sâu với MatTran, ông đã không khỏi ngất ngửa hơn nửa ngày, đứa con thứ hai trong nhà mà ông luôn yêu thương, chiều chuộng nó hết mình, nay lại phản quốc, bắt tay với Ame.

Bây giờ hồi sinh lại, ông không biết phải trưng cái bộ mặt thế nào với con.

Thơ ờ, khinh bỉ, yêu thương, ghẻ lạnh, tha thứ?

Không, cái nào cũng có giá của nó, ông không biết phải làm sao...Nhưng Đại Nam không biết rằng....VietNam chỉ đang nói dốiThật ra chiếc đĩa đó có khả năng cao hơn máy hồi sinh là tính trên đầu ngón tay, MatTran sau khi chơi xong chiếc đĩa nó cũng sẽ bật chế độ tự hủy mã liệu, quay trở lại với một chiếc đĩa bình thường.

Lí do chọn nó cũng là vì nó sẽ không có tổn thất gì về đôi bên.

Cộng việc cậu nghĩ lại cái cảnh ông dùng cốc thủy tinh định phang vào mặt nên nếu nói "tính trên đầu ngón tay" thì chắc chắn sẽ không phải cốc thủy tinh trên tay mà là dép lào hoặc chai Nam Ngư ông lụm được đâu đó trong phòng VietNam.

Cậu nhìn bố mình đang chắp tay cảm ơn trời đất thì thở dài nhìn qua cửa sổ, trăng tròn chiếu sáng cả một vùng.Cùng những ngôi sao hi vọng......________________________________________[END Chap2]
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
Chap 3


Chap này có sự tài trợ của Chị google nha mọi ngươi ỤvUVà trong này tôi không có biết rõ về "Rối loạn thần kinh thực vật" và "Bệnh thực vật" có cùng là một không nên nếu có sai thì các bác nói giúp tôi nhé :Đ _________________________________"Anh ơi?"

Đôi mắt nặng trĩu mở ra, MatTran mặc kệ bàn tay muốn đỡ anh dậy mà cứ tự động đứng lên.

Nhưng khi đứng còn chưa nổi mà đòi ngồi thì một cơn đau đầu ập đến, bất đắc dĩ để cậu thanh niên kia lê mình tựa vào gốc cây.

Khi y tịnh thần trở lại, y ngước nhìn con người đối diệnÀ, là VietNam đây mà..."

Em đã bảo anh không quen với nắng gay gắt từ bé, anh cứ thích tự mình hại mình thế nhỉ..?"

Đúng thật, từ bé y đã không chịu nổi được những buổi trưa hè oi ả, và lần nào MatTran không bị say nắng thì ngày ấy trời có mưaNhưng mà ba y nói trêu khi y cùng em mình-VietNam về thăm nhà trước khi ra trận thì trời bắt đầu mưa thậtY thích mưa hơn là nắng, nó mang lại cái không khí lạnh khá phù hợp với y, và y tất nhiên sẽ chẳng bị say nắng, làm bạn cùng cái bồn rửa bát(đa số là các bạn sẽ làm bạn với cái bồn cầu khi bị nôn nhưng mà tôi thì là bồn rửa bát nhiều hơn vì nó khá rộng công việc cái nhà vệ sinh tôi nó khá là... kệ đi nói chung tôi muốn nó thay đổi tí).Và nó còn mang cho y cảm giác tĩnh lặng đến thú vị nữa.Ôi, y huyên thuyên cái gì thế này?Quan trọng bây giờ y phải nắm bắt được lúc này là trong thời gian nào đã.

Cơ mà nãy con bé hệ thống kia nói cái gì nhỏ thế nhỉ, gì mà "chúc mừng.." gì đó...

Chả hiểu nữa!

VietNam thích làm những thứ khá bí ẩn ghê..

"Tại... anh muốn làm quen với cái năng trưa này, anh muốn phá cái căn bệnh từng là ác mộng một thời của anh thôi..."

Thật ra thì y đã giải được căn bệnh này từ lâu, "dầm mưa dãi nắng" suốt trong thời gian đi lính, đến lúc chỉ huy quân vẫn phải quen với những công việc như vậy.

MatTran còn chả nhớ mình đã bị mơi* bao nhiêu lần cùng với sự ám ảnh ngày nào cũng phải đối mặt đó nữa.

VietNam cốc nhẹ vào đầu MatTran, giọng trêu:"Anh lớn rồi mà như con nít không bằng á!"_________________________________________"Cơ mà tự nhiên khi không em tìm được anh ở đây vậy?"

-MatTran cùng VietNam đi trên đường rừng về khu sở.

VietNam chớp chớp mắt nhìn y:"Anh có bị mù phương hướng luôn vì say nắng không?

Bệnh này lạ à nha.. say nắng có thể khiến người ta thành "dân chơi mù đường" à..?"

Y nheo mắt nhìn VietNam, bây giờ chắc là 1h trưa, nắng oi khiến MatTran khó nhìn những chỗ có nắng chiếu, nhất là hướng y nhìn thằng bé."

Khu này gần sở mà?

Lại còn là chỗ anh hay đi đến nhiều lần nữa??"

MatTran giật mi mắt, liếc nhìn quanh rừng.Chết thật!

Y lâu không quay lại khu rừng này quá thành ra quên.

Mà đâu phải cứ có lúc rảnh là xuống được đâu!?

Thương lượng được với ngài USSR để mượn thẻ xuống nhân giới là một cực hình dài 168 tiếng đồng hồ còn chả được chứ nói gì 24 tiếng?

MatTran từng nghĩ tới truyện táo bạo là thương lượng với ngài UN bằng cách chỉ UN mẹo thoát khỏi bồ dễ dàng, ném cho Nato bí quyết giường chiếu, hay đến cái mức là chỉ vợ ngài USSR-Nazi cách lật kèo ez chỉ để mượn được chiếc thẻ clink clắnk... xuống rừng chơi.(đừng hỏi tại sao ông có được mẹo thoát khỏi "bồ" từ cách thoát khỏi "lính", bí quyết giường chiếu từ bí quyết cầm súng, cách lật kèo ez từ cách lật đống cỏ giả từ đất lên)Ờ thì... cái rừng này quen thật, nhìn chướ- à nhầm, sắp giống một hình ảnh thường xuyên của y nếu y ở lại đây thêm chục năm nữa thật.

VietNam nhìn thằng anh trai mình mà não kiểu: Ũa đây có phải anh tôi không?

Ai lấy hồn anh tôi rồi?

Trả anh tôi đây??!________________________________________"Trông ngài UN đây có vẻ mệt nhọc?"

UN đang miên man với đống tài liệu cùng giấy nháp bên cạnh, bút không ngừng nghí ngoáy rồi tắt xe để thay cho khuôn mặt đang chuẩn bị nhăn nhó như táo khô kia.

Nato cầm cốc cà phê mang vào cười."...Nato?Ta nhớ là ta nhờ Asean mà nhỉ?"

"EU kéo đi đâu rồi, để lại cho ta nè?"

"Chứ không phải ngươi cố tình gọi EU ra lôi Asean rồi bất đắc dĩ nó đưa cho ngươi?"

"Quả là phu nhân ta~ Tài năng xuất chúng~""Thế mới có thể chủ trì được cái trang viên yên ổn đến bây giờ, mà ai là phu nhân ngươi?"

Nato cứ cười cười đưa tách cà phê cho UN.

UN tính giơ tay nhận thì Nato mang sang chỗ khác"Này.."

"Ta thấy ngươi uống nhiều nó lắm, ngày nào ít nhất cũng 2 cốc một sáng sớm một tối khuya.

Không tốt cho cái sức khỏe ngươi đâu."

UN định đứng dậy với lấy nó, nhưng cái sức nghĩ cho việc hồi sinh Baque từ sáng giờ còn chưa xong, còn hơi đâu đứng lên với nó nữa?"

Để ta mua cái khác cho ngươi, đổi khẩu vị tí đi.

Cà phê đắng ngắt, ngon lịm gì đâu?"

"Chắc ta cần ngươi quan tâm ha?"

UN ngán ngẩm nhìn Nato cầm cà phê đi ra ngoài, vậy nãy hắn cầm vào đây làm gì?

Nato cười cười, nói một câu khiến y lạnh sống lưng:"Thế mới là chồng tương lai ngươi chứ~?"

Nato đi ra khỏi phòng từ lâu rồi nhưng mà UN vẫn như cục đá trơ trơ ra đó.

Hắn nói cái gì cơ?

Nếu như bà tiên có ở đây chuyển lời cho con đến VietNam rằng cho con xin chai Nam Ngư để quên đi điều vừa nghe thấy......."

UN ới~ ta về-.....rồi..?..."

UN đi đến phòng Nam Nam rồi, để lại cái bàn một đống giấy tờ cùng bút lăn lóc từ chỗ này qua chỗ nọ rồi dừng ở một góc sách bị trồi lên.

Nato nhìn phòng rồi nhìn cốc sữa trên tay, rồi cốc sữa nóng này để làm cảnh sao?Mà.. dạo gần đây thấy UN cứ chúi mũi vào cái gì ý nhỉ?Xem tí không sao ha?Chắc chắn rồi, UN không trừ lương đâu mà lo (UvU)Nghĩ là làm, Nato di chuyển đến chiếc bàn đối diện, đầu nghiêng mắt ngắm xem UN đang xử lí giấy tờ gì, thế nào, lỡ đâu Nato giải quyết được? .........._CHUẨN ĐOÁN CĂN BỆNH CỦA VIỆT NAM CỘNG HÒA (Lần 1)_Ngày VII tháng V năm 2021 (Thời gian của nhân loại)Ngày VII tháng V năm Lần 32 (Thời gian của thế giới Countryhumans)Tên chính thức: Việt Nam Cộng HòaSinh năm: 1955Giới tính: Nam/CountryhumansGia đình: Bố: Đại Nam Mẹ: Không có Thành viên khác: Mặt Trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam (MatTran), Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam (VietNam).Thời gian hồi sinh: -Bắt đầu từ IV/V/2021 (lần 32) lúc 7:00 đến V/V/2021 (lần 32) lúc 19:45 (không tính thời gian xử lí não bộ) -Bắt đầu từ IV/V/2021 (lần 32) lúc 7:00 đến V/V/202 (lần 32) lúc 23:30 (tính thời gian xử lí não bộ)Vấn đề: Trong lúc xử lí não bộ, một loại sóng không rõ xác định xâm nhập vào ký ức, xáo trộn và ăn mòn, dẫn đến hiện trạng thực vật.Kiểm tra:-Sau khi làm xong việc, loại sóng đó tan biến, chừa lại một chút vẫn đang trong quá trình chậm.

Kiểm tra thì xác định đây là loại sóng tự Việt Nam Cộng Hòa tạo ra, tự mình làm loạn ký ức mình.

Lí do gây nên hiện trạng thực vật vẫn đang trong quá trình nghiên cứu.Chuẩn đoán bệnh (lần 1): Trạng thái thực vật-Rối loạn mãn tínhPhân tích:-Giấy phân tích sẽ được đưa riêng cho ngài UNKê đơn thuốc: -Vẫn chưa có trả lời của các bác sĩPhòng tránh: -Vẫn chưa có trả lời của các bác sĩBệnh nhân: -Đưa vào bệnh viện quốc tế để điều trị, kiểm tra thường xuyên, dễ dàng trong việc chữa trị kịp thời.Người báo cáo WHO
Người nhậnUN
Người kiểm traWHONgoài ra
USAMatTranVietNam
Cùng một số các bác sĩ y khoa ...............................................Nato đọc xong thì có hơi ba chấm (hỏi)Khoan đã... không phải VNCH nằm thoi thóp mãi trên giường bệnh là vì máy hồi sinh của cậu ta có vấn đề à?

Nhưng nếu là do WHO thật thì chả lẽ UN nói dối mọi người?

Tính của UN không phải dạng thích nhây nhây thế này... mà bây giờ là Lần 33 rồi.. nói dối tận 1 năm!?

Không đời nào UN sẽ làm thế!

Cộng việc UN ngày đêm tất bận tối mũi, thời gian đâu mà ngồi nghịch cái này?

Vậy UN nói dối mọi người làm gì?Đột y để ý đến dòng chữ mờ mờ cuối giấy, khó đọc quá đấy!

Y nhăn mặt, mới dịch được từ đầu thì..."

Ngươi làm gì vậy NATO?"

NATO giật thót, quay phắt lại nhìn.

Oh no...UN thấy rồi..UN đang tối mặt kìa...Không ổn rồiNhấn F để cứ- nhầm nhầm!

Ai đó cứu tôi khỏi tình thế này với!

UN đi đến y rồi kìa!

Không có đường thoát rồi noooooooo!Nhưng trái ngược hẳn những gì Nato nghĩ...UN chỉ giật lại tờ giấy, mặt tái xanh, ôm tờ giấy vào lòng, mắt liếc nhìn y.Nato có khó hiểu về hành động này, rồi đột ngột phì cười vì nhìn UN bây giờ rất dễ thương a~."

Ngươi... ngươi thấy thì rồi!?"

"Ta chưa thấy gì cả, tính chúi mũi đọc thì ngươi giật lại"-Nato cười mỉm, lắc nhẹ đầu rồi dơ hai tay trước ngực.UN có vẻ không tin, mắt vẫn nghi ngờ nhìn Nato, nghĩ rằng y đã đọc nó rồi."

Không... ngươi tin ta đi...

Ta chưa có đọc mà.. thật đó"Nato trấn an UN, thật ra nhìn UN bề ngoài nghiêm túc vậy thôi, chứ UN rất dễ bị tổn thương nha~ Đó là một điểm mà Nato cực thích với UN, vì nhìn UN lúc đó cực cực là dễ thương, dễ huông hơn bất cứ thứ gì trước đây Nato thấy.

Nato thích UN từ ngày đó luôn."

Ngươi.. không nói dối chứ?"

"Ta không nói dối!

Ta nói thật!"

"...Ta tin"Nato thở phào nhẹ nhõm, để dỗ được UN hết tổn thương là cực lâu.

Có lần UN khóc mà Nato phải dỗ cậu như một mẹ dỗ con nữa cơ.

Dễ thương cũng là một cái tội ư??Nato vừa vỗ nhẹ lưng UN vừa đưa cốc cà phê- nhầm sữa, đợi UN từ từ uống thì tạm biệt ra về.

Nói thật thì từ nãy giờ Nato nói dối UN hơi nhiều...

Nói việc cà phê đắng ngắt nhưng hắn là con nghiện cà phê, nói việc chưa đọc nhưng mà đọc rồi...Các bác nghĩ thế là ít?

Học toán chưa?

Số 2 là số nhiều đấy?

Học lại toán lớp 2 đi?

Thế kia là hƠi NhIềU rồi đó.Nato chợt nhớ lại giấy chuẩn đoán lúc nãy, Nato cũng còn khá thắc mắcHắn hỏi thử Ame xem?Nhưng mà giờ hắn lười quá rồi, ngáp một cái dài rồi về phòng, lăn lên giường, đánh một giấc ngủ trưa ngon lành, mặc kệ sự đời ngáy ro ro khắp phòng._________________________________________________......*...*Trong cơn mưa nặng hạt lúc đó, cửa rừng có một thanh niên mặc áo mưa toàn thân, tóc ướt hết vì mưa trút xuống, thở ra khói. nhìn xa xa có một khu trụ sở được điểm tâm chính bởi ánh sáng đèn vàng rực qua cửa sổ""...t-a..t-h-ấ-y..n-g-ư-ơ-i..r-ồ-i..n-h-é~...h-ì~".....[END.chap.3]
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
thơ ca đêm khuya :Đ


vì đăng lén nên là...viết nhanh luôn không có thời gian :')________________________________Khóc...Một mình?Em là ai?Người con trai ba sọc đỏ?Đi xa khỏi gia đìnhEm phản bội đất nước?Em là ai?Kẻ đáng thương...Hay kẻ đáng trách?Đứng...Một mình?Cậu là ai?Người con trai sao vàng, nửa đỏ nửa xanh?Tay súng cầm chắc, đội mũ phủ láĐi xa khỏi gia đình, cậu đi cứu đất nước?!Cậu là ai?Kẻ đáng khen...Hay kẻ vô tâm?Hai con người – Mặt trăng, Mặt trờiChúng ta – còn máu mủ, ruột thịt?Bốn mắt chạm nhau, không nói, không rằngKẻ tư bản nhìn Kẻ cộng sản?Kết thúc – một sự phớt lờEm trong đau, ngoài lạnh nhìn cậu rời điEm là ai?

Kẻ đáng thương?Kẻ đáng thương thành kẻ đáng trách?Sự phản bội – điều không thể tha thứCậu – Kẻ vô tâm – cũng vậy thôiTrong thương, ngoài lạnh – giấu cảm xúcKẻ vô tâm thành kẻ đáng khen?Hai con người – phản diện, chính nghĩaChúng ta – còn anh em, gia đình?Kết thúc – trong đau khổ, giấu giếm"Kẻ đáng thương" và "Kẻ đáng khen"?Sự trả thù – không còn"Kẻ đáng khen" đứng trên vinh quang"Kẻ đáng thương" thành "Kẻ đáng trách"?Biến mất trong làn khói ký ức..
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
xin lỗi :')


xin lỗixin lỗi rất nhiều

hãy tha thứ cho cái con khùm đin này, tôi chỉ muốn đú trend nhma bối cảnh truyện không cho phép nên là đành viết thế này rồi chụp cho mấy người xem rồi xóa đi thôi :')...Thế nhé, tối vui vẻ, Chap 3 sẽ có vào khoảng thời gian nào đó khi Chap 4 được hoàn thành.
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
Hỏi.và.trả.lời.cho.tôi.coi.đi ỤvỤ


Ừ, hôm nay tôi ngoi lên đây để hỏi các quý vị một điều.RằngNóRấtTếNhịTôi cần sự trung thực của quý vị đang đọc truyện đây, tôi đã ấp ủ điều này lâu lắm rồi, nhưng mà cuộc sống mà, cái nghề Writer của tôi mãi chưa cho phép nên giờ tôi sẽ đạp thẳng nó để lên đây xin ý kiến mọi ngườiRằng.....

DITJMEJ TÔI MUỐN OTP CHJT NHAU VAICACUTTTT!!!!!Vâng, tôi lên đây hỏi ý kiến mọi người rằng tôi có nên viết H không Ụ v ỤVốn dĩ tôi cũng đã viết H, role H rồi, nhưng mà đến nay mới là viết H công khai.

Tôi sợ các quý vị chưa kịp chuẩn bị tinh thần đọc đến đấy sokcu lâm sàng chết tại chỗ lại quay ra đổ tội lên đầu tôi thì cket cka.Nên, tôi lên đây hỏi cho mọi người trả lời luônNào, các quý vị, trả lời đi, TRẢ LỜI CÓ ĐI CÁC QUÝ V- à không trả lời có hay không đi ỤvỤ.

Chứ thề hàng MTxVNCH ít lắm í ạ (hoặc có nhưng tôi không biết), OTP đầu đời tôi mà ít hàng vải, ít hàng nên đành tự cung tự cấp, tự đẻ tự hít.

Chứ giờ muốn tìm mấy cái MTxVNCH chjt nhau cũng khó hmu hmu :
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
Chap 4


Cơn mưa tầm tã suốt 2 tiếng buổi sáng liền, trời tối âm u, nhìn như sắp từ xế chiều xuống tối đến nơi.

À thì người ta nói 'Đêm tháng năm chưa nằm đã sáng, ngày tháng mười chưa cười đã tối', lúc này cũng vào những ngày cuối cùng của mùa thu.

Tức là ngày miền Trung đang có bão đấy mấy bà :).

MatTran ngoái nhìn ra cửa sổ, tay cầm cốc cà phê cùng với giấy tờ bàn chiến thuật.Y đâu cần phải bàn chiến thuật gì nữa?

Mọi thứ y thuộc lòng bàn tay rồiLàm sao y quên được chiến thắng vang dòn dã với những tờ giấy đánh công kích này được?Cho nên, y quyết định: Dell cần bàn làm gì cho lắm chuyện, y chỉ cần nói ra là được.

UvU ...Ở một góc phòng, có một ánh sáng le lói bay lơ lửng, đột ngột chiếu sáng lên.

Y nheo mắt, cố nhìn rõ đây là gì.[ Chào ngài MatTran, là tôi, Hệ Thống đây ]"Ừm... ngươi đấy ư?

Có chuyện gì sao?"

- MatTran không có mấy gì bất ngờ. gAmE mà, sợ cái gì?

GaMe mà còn sợ nữa là thôi nhá[ Bình thường thì tôi sẽ đưa nhiệm vụ cho ngài luôn, nhưng mà vì sợ ngài có gì khúc mắc nên tôi hiện lên hỏi ] Ngừng một lúc, cô bé nói tiếp:[ Vậy... xin hỏi ngài MatTran đây đã quen chưa ạ? ]MatTran nghe một lúc rồi bật cười"Ta đã nói rồi còn gì?

Ta là người quá quen với bom đạn, chiến tích đầy mình.

Ngươi không cần phải lo lắng thái quá cho ta đâu!"

-MatTran phẩy tay, di chuyển gần đến cô bé khiến nó hơi đỏ mặt ngaingung quay ra hướng khác:"Vậ-""Ngài MatTran!

Ngài MatTran!

Không hay rồi!!"

-Cô bé chưa kịp nói xong, một ai đó chen ngang, đập cửa phòng thúc giục MatTran phải mở ra.

Ngay lập tức cô bé biến mất cùng ánh sáng nhẹ còn y thì đứng lên chạy đến mở cửa"...Sao vậy đồng chí?"

"Không hay rồi!!

Cậu 05 đã biến mất!!

Vài tiếng trước tôi mới thấy ở ngoài rừng mà bây giờ hỏi ai cũng đều không biết!!"

"Hả!!?".........Lại là một buổi sáng đẹp trời...Nhưng những sự việc sảy ra hôm nay không đẹp trời tí nào cả...Ít nhất là không đẹp trời với một 'ai đó' thôi..."

Chết cha!

Em quên lắp đạn tối hôm qua rồi!

Anh đứng đây đợi em về lấy đạn nhé!"

VietNam sờ sờ cây súng rồi giật mình thốt lên, làm tình huống éo le, dở khóc dở cười.

Cả hai đi được quãng đường khá xa rồi mà giờ lại quên được, khổ thiệt chứ...Nhưng mà mang súng không lắp đạn khác gì đi học cầm vở quên mang bút...?Thế, nên mới phải quay lại..."

Khổ thiệt... mệt với em thật đấy""Em xin lỗi mà"-VietNam nói vọng từ xa rồi quay vào rừng, bỏ mặc MatTran ở đó một mình.

Y ngồi sụp xuống một chỗ, một không khí im lặng bao trùm...

Hôm nay chả nghe thấy tiếng chim nào cả nhỉ...?

Lạ hen?...Thì ra im lặng là có chủ đích à......Một con người núp sau thân cây, tay giữ khư khư súng, nhắm rất chuẩn vào huyệt đạo của yChỉ cần một phátLà tiêu đời........."

ThreeTwoOne..."

"Surprise~"HUỴCH!!VNCH bị một lực mạnh đè ngã xuống, tay bị bẻ ra đằng sau trói lại và giật mất cây súng.

Hắn trợn trừng mắt, cố gắng quay đầu lại nhìn.

Và sự thực bất ngờ khi nhìn thấy người đang trói hắn là em út của nhà - VietNamNhưng câu sau của cậu mới khiến hắn mắt chữ O ra"Bất ngờ chứ em trai?"

Tay cầm súng của VNCH chạm nhẹ vào đầu cậu rồi hất ra, đồng thời nháy mắt một cái làm VNCH điên tiết, cố giãy giụa"Ai là em trai mày!!"

Câu quát của hắn mang hai nghĩa: Một: Hắn không còn coi Viet và MatTran là anh em; Hai: VietNam là út của nhà, nói vậy khác gì đang xúc phạm hắnNhưng câu trả lời của Viet lại mang hàm ý nghĩa thứ hai.

Cậu chậc miệng, vất cây súng sang một bên, lấy trong túi ra một chai nước nhỏ từ con suối gần đó.

"Láo đến thế là cùng.

Chắc thằng Ame đó đầu độc nhiểu thứ cho mày lắm nhỉ?"

Hai đầu ngón tay vặn cái nắp ra rồi hất cả nước trong chai vào mặt mình.Tự nhiên, màu đỏ ở nửa mặt cậu biến mất, chừa ra là một mảng màu xanh quen thuộc khiến mặt VNCH trắng bệch.

Hắn mấp máy, không biết nói gì cảBảo sao trông lại khả nghi đến thế, Viet không khỏe tới mức có thể đè cả người có vóc dáng như hắn được"Bất ngờ không nào?"

Hắn từ trắng chuyển qua xanh tàu chuối quay qua nhìn 'MatTran' kia đang ngồi giậy đi đến, trên tay là một chiếc khăn ướt nhẹp nước"V..vậy kia.."

"Sao anh chậm hiểu quá vậy?"

-'MatTran' đó cười tự đắc, tay cầm khăn lau ngang một phát cằm mìnhLập tức màu xanh đó biến mất, thay vào là màu đỏ dính liền với nửa mặt trên kia.

VietNam cười nhe răng lau hết mặt mình"Lâu lắm mới gặp ông anh, phải tạo bất ngờ để chúng ta cùng 'vui vẻ' chứ?"

"...a...aa.."

VNCH không thốt nên lời nào cả, miệng hắn nói ra toàn từ vô nghĩa.

Không phải hắn câm, đây là sốc quá không biết nói gì
...[Nhiệm Vụ Hoàn Thành]"Chà, cái nhiệm vụ này thì dễ ý mà"-Y ngồi ở phòng làm việc của mình cười mỉm nói chuyện với Hệ Thống, tay cầm giấy bàn quân sự chả thèm để ý đến nóThì ra là VietNam và MatTran đã âm thầm theo dõi hắn từ lâu.

Tên này là nguyên nhân gây ra nhiều người bên phe Đồng Minh biến mất!

Làm như MatTran sẽ để nguyên cho hắn lộng hành không bằng...

Chỉ đến khi biết tin đây là do VNCH tự chủ động làm, không theo ai cả, hoặc cũng có thể tên Ame biết nhưng sau nhiều lần thấy hắn lành lặn trở về cùng 'chiến tích' một cách hoàn hảo đã lơ đi.À, đây là quá khứ rồi.Còn đây biết sẵn rồi, MatTran là đang làm theo kế cũ của quá khứ để bắt được tên này thôi.

Ngon ơ ý mà, đã làm một lần rồi thì giờ làm lại dễ như ăn kẹo.Y cũng bất ngờ khi biết được rằng đây là VNCH tự chủ động làm chứ không nhờ ai cả.

Chắc muốn gây nên áp lực cho phe này chứ gì?

Ván cờ này quá lộ liễu rồi.MatTran cũng cười khanh khách ngay khi biết được nhiều chỗ VNCH hay lui đến tìm lính phe y.

Thế thì chỉ cần MatTran và VietNam cùng một kế hoàn hảo là đủ, ai ngờ nó giải quyết rất nhanh, êm xuôi, tuyệt vời.À, trên kia là quá khứ rồiCòn lần này hơi khácĐịa điểm trốn của hắn lại không ở chỗ gần suối như xưa.

Lần này lại là chỗ rừng phủ lá khô, y khá thắc mắc nhưng rồi cũng thôi khi đầu nghĩ rằng đây có lẽ là Viet đổi khung cảnh.

Chỉ vì cái "trí nhớ siêu phàm" đấy mà MatTran tự đắc suýt bỏ ngoài tai lời nói của Viet khi cậu ta báo cáo lại địa điểm VNCH sẽ đến.Lời của con bé hệ thống đúng chả sai, trò chơi này đòi hỏi tính cẩn thận, nhạy bén cao.

Một lần sai là chịu gấp nghìn lần hậu quả.[Vậy ngài muốn gì mới mẻ hơn không?]"Hửm?

Được sao?"

Y nghiêng đầu nhẹ, chuyển lông mày hỏi[Được chứ, ngài sẽ được nhận nhiệm vụ mới mới mẻ hơn nếu ngài muốn]"Ta muốn"Tất nhiên là muốn chứ, y vào đây cốt là để chơi cơ mà?

Sao MatTran có thể bỏ qua cơ hội này được?[Thật tuyệt vời]-Cô bé cười nhẹ, tay rờ lên bảng ngữ liệu[Vài ngày sau ngài sẽ có nhiệm vụ mới mẻ theo ý ngài muốn, còn giờ ngài cứ việc nhập vai]Dứt lời ánh sáng chiếu lóa ở vị trí của cô bé, khi đã mờ nhạt đi thì nó cũng biến mất.

Chắc là về với không gian hệ thống rồi, y lắc đầu nhẹ, ở lại đây nói chuyện với y một chút có phải vui hơn không?Rõ chán nản._____________________________..."

Này, VNCH chết vì máy hồi sinh bị lỗi à?"

America đang uống nước bỗng sặc ho khù khụ.

NATO khá khó hiểu trước phản ứng của hắn, thầm nghĩ quả nhiên vấn đề này không phải là vấn đề bình thường"Hỏi làm gì?"

"Thì hỏi thôi?"

NATO nhún vai ra vẻ ta đây chỉ hỏi cho vuiAme lấy tay lau khóe môi tràn nước, lầm bầm: "Cậu ta chết vì máy hồi sinh bị lỗi, không sửa được, hỏng trầm trọng, dẫn đến thực vật."

"Thật chứ?"

-Anh dòm ngò nghi ngờ, làm Ame khó chịu"Thật, ngươi đừng hỏi nữa, ta không muốn nhớ lại một chút nào."

Hắn lơ đễnh qua chỗ khác không thèm nghe gì thêm câu hỏi của NATO nữa.

Không phải hắn muốn nhắc lại, mà là hắn đã hứa với UN - không được tiết lộ điều này ra ngoài.

Không một câu hé miệng nào được phát ra cảNATO hỏi dò mãi hắn cũng không có trả lời, anh xì lạnh, giá như lúc ấy mình copy một bản nữa từ giấy của UN sớm có phải tốt hơn không?

Tưởng NATO đây không giám cạy mồm Ame chắc?Tâm trạng bực bội cầm xấp giấy tờ rời khỏi phòng đi về nhà, lần sau quyết cướp được một tờ giấy của UN đem về cop ra một bản rồi dí trước mặt gã đó xem còn gì chối cãi không.Anh bước chân nhanh hơn thường ngày, bực đến phát cáu.

Không phải anh thích mò vào đây làm gì mà là NATO muốn tìm hiểu xem có gì giúp đỡ được vợ an- à nhầm UN không.

Chứ nhìn y nhiều lúc mắt thâm quầng lên rồi cứ húp cà phê đến tội.Đi lững thững trên hành lang về phòng của mình, bỗng dưng NATO không để ý bị va vào một người trước mặt.

Thân hình anh cao lớn, nếu với lực này thì anh ngã đè người ta xuống là rất cao...Nhưng mà hình như người kia cũng đang lao đến với tốc độ nhanh hay sao ý..?

Thay vì ngã sấp mặt, môi chạm đất mẹ thì hay lại ngã ngửa ra lưng áp xuống sàn, còn người kia thì đè lên anh."au...đi cái kiểu gì vậ- ủa UN???!"

NATO mắt mở mắt nhắm rồi mắt chữ O mồm chữ W lộn ngược lắp ba lắp bắp ú ớ gì đó khi thấy UN đang nằm trên mình, thậm chí UN còn đang áp mặt vào ngực NATO nữa!!

"U-....UN...UN!!

D-dậy đi!!

Nằm tư thế vậy mọi người hiểu lầm đấy UN!!"

Anh loạn tới mức mặt đỏ gay, may xung quanh chả có ai, chứ không mấy bọn NATO chỗ anh chẳng hạn thể nào chả lấy mấy quay ra quay chụp vài bức"...UN?

Này UN?"

Mãi chả thấy con bồ câu trắng này dậy làm NATO bất ngờ còn bất ngờ hơn, anh nhấc cả người UN dậy, phát hiện mặt y đỏ gay.

NATO sốc, nhanh chóng đưa tay ra sờ trán UN kiểm chứng"... cái đé- (bị trừ lương bây giờ)...sốt rồi!!"

Sốc toàn tập luôn, anh từng nghĩ đến cảnh UN khóc, UN cười, Un tức giận, UN đầy đủ bộ mặt nhưng chưa bao giờ nghĩ đến cái kiểu bộ mặt UN bị sốt thế này!!

Sốt rất cao là đằng khác, tay NATO mới chạm vào mà nóng ran đây!"

Cái gì vậy cái gì vậy cái gì thế này!!"

Anh nấu ăn, trông trẻ còn chả biết nói gì chăm người!!!............[Alo?

WHO đây?]"Alo?

WHO sao?

Tôi - NATO đây"[NATO?

Có vấn đề gì sao?

Cậu bị nhiễm Covid à?]"Tôi đùa anh chắc?

UN bị sốt rồi"[-CẠCH-!!]-Một tiếng động lớn phát ra bên đầu dây kiaNATO bất ngờ, UN sốt thôi có gì ghê gớm lắm sao?[T-tôi ổn, tôi đang viết bản báo cáo, bị chệch tay...]Anh lặp lại câu hỏi vừa nãy trong đầu...

UN sốt thôi có gì ghê gớm lắm à..."

Vậy phiền cậu qua xem xem UN có sao không với, phòng 101 tòa giữa"[Nhà UN phải không?

Ok tôi qua liền?

Xem xem một tổ chức oanh liệt khắp thế giới bỗng dưng lăn đùng ra ốm có hơi mất hình tượng-]-WHO gõ gõ cây bút, chống cằm đùa vui"...15 phút nữa có mặt ở nhà UN, ra sao thì ra"//Tút...tút...//Tắt máy, WHO cười cười, bồ công trắng đấy ốm, chuyện hiếm có à nha~__________________________________......"

Hah...ứm-..s-sâu quá...ahh...

Cộng.."

Hắn nức nở, người ướt đẫm mồ hôi, run rẩy toàn thân.

Mông nhiều lúc giật nảy lên khi đỉnh vào sâu...Y đâm rút liên tục, cự vật như cái thép đun nóng cứ đâm sâu vào hậu huyệt mềm nhũn, vì vậy mà sưng đỏ lên.

Hắn xin y dừng lại nhưng y chả nghe gì mà vẫn điên cuồng ra vào, giữ chắc hông hắn ấn xuống thật mạnh để hắn phải vừa rên vừa hét khổ sở thế này..."

Ah..hah...~"............END chap4Để cho bữa 'chính' hôm sau thật trọn vẹn cả chap toàn lăn giường hôn chjt chjt chút chụt nhau thì hôm nay mọi người tạm thời ăn bữa nhẹ trước nha -))À mà tôi cũng muốn thông báo rằng tôi có ra một story về oneshot MTxVNCH :Đ Các bác có thể tìm nó trong trang cá nhân watt của tôi với tiêu đề : "Anh em bọn tao đu [MTxVNCH]" như dưới nha.

Mong các bác ủng hộ nó và chúc một buổi tối vui vẻ.

Love you all
 
Nhân Vật Ảo // [Mtdtgpmnvn X Vnch] // Countryhumans
Chuyện lạ


Tình hình là tôi đang hoang mang không hiểu ý cậu này là gì...?Thật ra thì tôi rất nhạy cảm và khó chịu với việc người ta tự dưng nói thằng đây là NOTP của họ ý, đằng này tự dưng thêm hai truyện OTP của tôi vào cái danh sách đọc gì mà tôi đọc hơn mấy lần vẫn không hiểuNếu là cậu ThuTho715514 đang thêm truyện tôi vào danh sách NOTP của cậu, thì mong cậu gỡ, có một lời xin lỗi hoặc giải thích dùm ạ, tôi rất khó chịu về việc cậu thêm truyện của tôi vào NOTP gì gì đây ạ.

Và cả tất cả bạn khác đang có ý định tạo danh sách NOTP của mình nữa, làm ơn đừng hành động vậy, NOTP thì biết đường mà né đi cái, chả ai rảnh hơi như các bạn mò truyện NOTP rồi chỉ để thêm vào danh sách NOTP của mình đâu(Tôi còn đi cày truyện NOTP nữa là các cậu)Vậy thôi, mong cậu phản hồi sớm để chúng ta kết thúc truyện này, chúc các cậu đêm ấm(Hiện tại chuyện đã giải quyết xong, các bạn không liên quan xin đừng cmt tiêu cực nhé)
 
Back
Top