Tâm Linh NGÔI BIỆT THỰ

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
62441636-256-k972010.jpg

Ngôi BiệT Thự
Tác giả: Nguyenpham2002
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Gia đình tôi mua được một ngôi
biệt thự ở ngoại ô của thành phố.

Nhưng khi vào ở thì có rất chuyện
kì lạ xảy ra, có một bà điên cứ
bảo "Họ ko cho ai vào ở đâu, các người đi đi, họ vẫn ở đây".

Và rất nhiều chuyện kì lạ xảy ra với gia đình tôi...​
 
Ngôi Biệt Thự
(TẬP 1) NGÔI BIỆT THỰ.


Tôi bước lên phòng với tâm

trạng bực bội vì ba tôi ko cho

tôi đi dự tiệc của đám bạn.

Bên ngoài trời vẫn mưa, tâm trạng của tôi bây giờ cũng như cơn mưa ngoài kia vô cùng giận dữ.Tôi nằm trên giường lắng nghe tiếng mưa rơi từng hồi, rồi tôi thiếp đi lúc nào chẳng hay.

Em gái tôi Mai nó vẫn ngồi bệt xuống sàn trong phòng tắm với chiếc que thử thai, nó đã có thai mấy tháng rồi, hơn nữa cái thai này cũng là do lần nó dại dột theo đám bạn xấu thử thuốc lắc, nó ngồi khóc vì lo sợ lỡ ba mà biết thì nó sẽ bị sao, ba tôi vốn rất trọng thể diện.Con bé nhìn vào gương nhìn vào khuôn mặt đẫm nước mắt của mình, rồi nó thấy người ở trong gương đúng hơn là cặp mắt ở trong gương cứ nhìn nó ko rời đi, rồi nó nhìn xuống sàn một vũng máu đỏ tràn ra, nó nhìn vào cái bồn tắm một cái xác người bị cắt cổ nằm trong đó.Tôi đang ngủ thì một thứ gì đó nhơn nhớt như nước rơi vào mặt tôi, tôi mơ màng lấy tay đưa lên mặt thì trời tôi choàng tỉnh thứ nhơn nhớt ấy chính là máu.Tôi nhìn lên gường xác một cô gái đang nằm cổ bị cắt nát, cái mền bông trắng của tôi đã thắm đỏ bởi máu của cô ta.Một tiếng sét lớn, tôi giật mình thì ra là một giấc mơ,

"Bip Bip Bip"_ tiếng chuông điện thoại.

Tôi cầm điện thoại xem lên thì ra là bạn trai tôi gọi .- Alo...alo.Tôi bỗng đổi sắt mặt vì tiếng nhạc chát chúa bên kia đầu dây, thì ra anh ta đã đến buổi tiệc, anh ta vẫn đi dù ko có tôi đi cùng, đáng ghét thật.- Anh gọi tôi làm gì ?Đáp lại lời tôi là giọng cười của

Cúc con nhỏ hay đối đầu với tôi.- Ủa?

Sao công chúa của chúng ta ko đến dự tiệc vậy ?

Vậy hoàng tử

để cho tớ lo cho nhé !Rồi nó gửi cho tôi tấm hình bạn

trai tôi nằm trên người nó đầy thách thức.

Tôi nổi giận ném

chiếc điện thoại di động vào

tường, tôi quyết định đi tìm Mai

em gái của tôi để trút bầu tâm

sự, dù con bé ko giúp được gì

tôi, nhưng có người lắng nghe

cũng đỡ.Tôi bước xuống lầu tìm con bé nhưng ko thấy, tôi hỏi mẹ thì mẹ nói ba đã ra ngoài chút nữa sẽ về, còn Mai thì ở trong phòng tắm, tôi tới phòng tắm ngõ cửa thì ko nghe tiếng ai trả lời, nhưng có tiếng nước chảy :- Chắc con bé ngủ quên trong

bồn tắm !Thấy cửa ko khoá nên tôi bước

vào thì ko thấy ai, dĩ nhiên tôi ko thấy Mai vì ma đã che mất tầm nhìn ko cho tôi nhìn thấy Mai, nó muốn Mai phải chết.
 
Ngôi Biệt Thự
(TẬP 2) NGÔI BIỆT THỰ


Mẹ tôi vào phòng ngồi trước

tấm gương bên đầu gường, nhưng bà ko biết rằng ở sao lưng bà, một người đàn bà mặc bộ áo ngủ màu trắng ướt đẫm máu, cần cổ bị cắt nát vẫn còn rỉ máu, miệng bà ta nở một nụ cười ma quái.Ba tôi vừa về ông vẫn đứng ở cửa sổ nhìn mưa rơi rơi, ở ngoài sân hai con chó becgie của nhà tôi vẫn rú lên như hoá dại một ánh chớp loé lên hiện lên một bóng người áo trắng, tuy lướt qua rất nhưng ba tôi vẫn nhận ra đó là một cô gái tóc dài mặc bộ áo đầm trắng :- AI ĐÓ ? _ ông quát to.Ông vội mở cửa sổ một cơn gió lạnh tát nước mưa vào mặt khiến ông nhắm ghiền mắt lại, khi ông mở mắt thì bóng trắng đó đã biến mất như một bóng ma, ông vội chạy xuống nhà lấy ô rồi chạy ra ngoài rồi khoá cửa lại chân ông dẫm lên những vũng nước mưa đọng lại trên đám cỏ non.Khi ông nhận ra mình đã đi

quá xa nhà thì hiện giờ ông đã đứng ở nhà xưởng cũ, nhà

xưởng này cũng nằm trong khu

viên đất của khu biệt thự do

người chủ trước đây xây lên

vì lâu ko sử dụng nên đã xuống

cấp vài chỗ sắp sập ông định dở bỏ để xây khu vườn, nhìn nó ông vẫn nghĩ liệu có ai trốn ở trong đó ko nhưng nhìn vẻ u ám của nó ông ko muốn vào, một ánh chớp loé lên với một linh tính ko hay sắp xảy ra ông vội vàng đi về.Tôi vẫn đi tìm em gái tôi Mai tôi bước trên từng bậc thang dẫn đến phòng ngủ của ba mẹ chợt tôi thấy mẹ đi từ phòng ngủ ra tôi định cất tiếng gọi, nhưng tôi ngừng lại mẹ tôi trông rất lạ bà đi như người mộng du mặt mày trắng bệt như xác chết bà từ từ đi ra phía lan can tôi nhào vào ôm chặt lấy bà mặc cho nước mưa cứ tát vào mặt tôi phải cố hết sức để giữ bà cho đến lúc tôi hết sức thì may thay dì Sáu giúp việc chạy lên giúp tôi kéo mẹ lên.Khi kéo mẹ lên bà cứ lầm bầm và ôm chằm lấy tôi :- Cứu mẹ với Vân nó định cắt cổ

mẹ kìa nó cắt cổ mấy người rồi,

máu kìa mẹ sợ lắm.Rồi bà chỉ lên ghế lên gường

lên sàn nhà, tôi và dì Sáu nghe

xong cả hai đều tái xanh mặt.

Ba tôi vừa về tới nhà một ánh

chớp loé lên ông lên thì một bóng đen hiện lên mắt nó ánh lên tia sắt lạnh với nụ cười ma quái ông lầm bầm :- Đó là phòng của hai đứa con gái của mình.Bỗng có tiếng la hét thất thanh

ông vội chạy vào ko để ý cửa đã mở lúc nào và ở dưới sàn nhà dính đầy bùn đất, ông chạy lên chân ông mấy lần trượt vấp

vào những bậc thang linh tính

mách bảo ông đã có chuyện xấu xảy ra với con mình cảnh tượng trước mắt khiến ông như

ngã quỵ.Mai đang gục bên thành bồn tắm đầu nghiêng qua một bên tóc xoã rũ rượi cổ tay thì rách bươm tay kia thì cầm con dao lam bén ngọt nước trong bồn đã đỏ ngầu bởi máu của Mai.
 
Ngôi Biệt Thự
(TẬP 3) NGÔI BIỆT THỰ


Ba tôi vội la lên thất thanh rồi

nhanh tay chạy tới bế xấp em

gái tôi vậy, rồi ông vội xé một mảnh vải từ áo rồi cột lại để cầm máu tay ông run run :- Con ơi !

Sao lại thế này ?!Mai vẫn còn thoi thóp.

Tôi nghe tiếng la thất thanh của ba vội chạy tới tôi điếng người khi nhìn thấy em gái con bé bị như vậy từ lúc nào ban nãy tôi nhìn vào nhà tắm thì đâu thấy ai.- Vân con kêu xe cấp cứu tới ngay.

Tôi vội cầm điện thoại lên bấm số thì .RẦM !Một tia chớp nổ rầm vang điện thì tắt phụp tính hiệu điện thoại của tôi cũng tắt.- Trời ơi !

Sao lại cúp điện vào lúc này !Tôi vội chạy đi tìm điện thoại khác nhưng tất cả đều ko gọi được, cả khu biệt thự tối om như bị một bức màn tối bao phủ đen tối và bế tắt.Ba tôi liền bế xấp Mai dậy và kêu tôi :- Con mang chìa khoá xe ra cho

ba, ba phải lái xe đưa Mai đi bệnh viện ngay mới được.Khi tôi lấy chìa khoá trở xuống định bước lên xe đi cùng thì ba tôi ngăn lại :- Con ở nhà với dì Sáu lo cho em và mẹ để ba đưa Mai đi được rồi.Tôi đứng đó nhìn xe của ba đi khuất tôi vội trở lại vào nhà lúc

đi ngang phòng khách tôi thấy

đứa em gái vừa tròn 1 tháng tuổi của tôi, cái nôi vẫn đu đưa

dù ko có ai chạm vào và tivi thì

vẫn bật kênh phim hoạt hình

kế bên cái nôi là cái ghế salon

bị dính bùn đất và thứ gì đó nhão nhão như thịt và em tôi nó liền bật khóc tôi vội chạy tới

thì hỡi ôi một cậu bé chừng 5,6 tuổi mặt bị nát bét cổ bị rách quay lại nhìn tôi và cười, nụ cười thật khủng khiếp.Cách ngôi biệt thự của nhà tôi

là nhà của bác Lê, hai bác đang xem tivi thì con chó nhà ông cứ

ngó ra đường mà sủa bác Lê lắng tai nghe thì ̀:- Sao lũ chó lại sủa dữ vậy.Cái bà điên hôm bữa chạy tới bấm chuông cửa nhà bác Lê liên tục ko chịu được tiếng ồn bác Lê ra và quát :- Sao bà cứ bấm chuông cửa nhà tôi hoài thế ?- Mấy người trong nhà đó họ sắp bị giết._ Bà ta run rẩy.- Ai....ai sắp bị giết ?- Bà lại lên cơn điên nữa à ?

Thôi đi đi !Thấy bác Lê từ ngoài trở vào nhà vợ bác hỏi :- Ông đi đâu vậy ?- Cái bà điên đó nói những người ở ngôi nhà sắp bị giết đúng thật là....Bác Lê lắc đầu nhớ lại câu chuyện xảy ra ở ngôi nhà đó khoảng 3 năm trước một câu chuyện

mà khi nhắc tới cả vùng ai cũng phải rùng mình cái đêm xảy ra chuyện trời cũng trở gió mưa như hôm nay một gia đình 6 người bị giết 5 người bị cắt cổ 1 người bị đập đầu đến vỡ sọ.- Tôi còn nhớ lúc trước cái bà điên đó cũng tới đây nói như vậy và sáng hôm sau những người trong gia đình đó đã...Rồi bác Lê nhìn qua ngôi nhà tôi bác Lê nhận ra ngôi nhà tôi tối om.

Tôi hét lên sợ hãi rồi xô ngã cái ghế salon, rồi nhanh tay tôi ẵm em lên và bỏ chạy lên chỗ mẹ tôi và dì Sáu.
 
Ngôi Biệt Thự
(TẬP 4) NGÔI BIỆT THỰ


Tôi cố ôm em chạy thiệt nhanh

lên phòng nơi mẹ tôi và dì Sáu

đang ôm nhau vì sợ hãi, tôi chạy

vào phòng khoá trái cửa dù tôi ko biết mình đang đối mặt với

thứ gì.- Vân ba con đâu ?

Ông ấy đâu ?- Ông ấy đi rồi mẹ !- Ông ấy bỏ mẹ rồi sao ?Tôi cố giải thích cho mẹ hiểu

nhưng ko được.

Cánh cửa bỗng run lắc dữ dội như có ai đó đang phá cửa xông vào cả ba người hét lên kinh hãi tiếng hét của chúng tôi như mất hút trong màn đêm tĩnh lạnh đầy u ám.Ba tôi vẫn đi đi lại lại trước cánh cửa phòng cấp cứu lòng ông như có lửa đốt.- Tại sao con bé Mai lại dại dột

như vậy ?Ông tự trách mình đã ko để ý đến Mai và cả tôi nữa, bấy lâu nay ông cứ mải miết lo kiếm vì ông nghĩ chỉ cần lo cho gia đình một cuộc sống đầy đủ vật chất là đủ ông ân hận vì bấy lâu nay lạnh nhạt với mẹ và mỗi lần như vậy mẹ đều tha thứ và bỏ qua để giữ gia đình êm ấm.Nghĩ tới gia đình ông lại thấy lo ko biết ở nhà có sao ko, ở nhà toàn là đàn bà con gái nhớ lại cái bóng đen kì dị ông trông thấy ở lan can, sống lưng ông toát mồ hôi lạnh những lời đồn đại về ngôi nhà đó nó cứ hiện lên trong đầu ông.Ông liền móc điện thoại điện về nhà có tiếng chuông có tiếng mở máy ông mừng rỡ định trả lời thì ông ngừng lại và tái mặt bên kia đầu dây là tiếng cười ghê rợn đến buốt óc của một người đàn ông,tín hiệu điện thoại bị ngắt chỉ còn tiếng."

TUP TUP TUP"Cánh cửa bật tung mọi người kinh hãi cánh cửa bật tung mà chẳng có gì, bỗng dì Sáu la lên

một tiếng thất thanh rồi sau lưng họ hiện lên bóng người áo trắng họ đều bị cắt cổ, quần áo họ ướt đẫm máu, máu từ cổ họ chảy ra thành từng vũng, người nằm trên gường người nằm trên ghế người nằm trên sàn nhà tất cả họ đều đã chết.Cảnh tượng đáng sợ ấy vẫn chưa ngừng lại những cái xác ấy bắt đầu cử động rồi ngồi dậy nhìn chúng tôi bằng cặp mắt trắng dã rồi tiến lại gần chúng tôi trên tay họ cầm những con dao đẫm máu mẹ tôi và dì Sáu chỉ la lên được một tiếng rồi thì ngất lịm đi.Bác Lê cùng mọi người lại nhà

tôi nhưng thấy cửa khoá trái

nhìn từ xa vào cửa chính mở toang bên trong thì tối thui họ liền cất tiếng gọi nhưng ko thấy ai trả lời họ liền bàn nhau tìm cách leo vào để xem xét vừa định leo vào thì ba tôi về tới vì quá lo lắng trong cuộc điện thoại kỳ quái vừa rồi ông mở cửa mọi người ùa vào tôi thấy ông thì kêu lên mừng rỡ.Căn phòng khiến bác Lê nhớ lại cảnh 3 năm trước đây căn phòng đầy máu với xác chết, mẹ tôi và dì Sáu được đưa vào bệnh viện vì vết thương ko sâu nên ko nguy hiểm gì Mai đã qua cơn nguy kịch.Ko lâu sau khi xuất viện gia đình tôi quyết định chuyển đi nơi khác ba tôi lấy câu chuyện này làm bài học cho mình, em gái tôi Mai nó

ko phá thai và đã sinh ra một đứa bé trai kháu khỉnh, đứa bé rất ngoan ko quậy ko khóc nhè

là một đứa bé rất ngoan ngoãn.Tôi và bạn trai đã làm hoà thì ra hôm đó anh ấy tưởng tôi sẽ đến buổi tiệc nên đến trước chờ tôi nhưng tôi ko đến.

Cuối cùng mọi thứ đã trở lại bình thường như trước đây.
 
Back
Top Bottom