Tâm Linh Ngày Nắng Về

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
401984322-256-k883577.jpg

Ngày Nắng Về
Tác giả: gzjsbczj
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

thầy trừ tà thời Hậu Lê- nghiên cứu sinh thế kỉ XXl -" tất cả đều có thể hiểu và giải thích bằng khoa học " -" vạn vật trên đời đều có linh, liệu ngươi có thể giữ vững quan niệm đó không" Tags: truyentinhtrailinhditìnhtrai​
 
Ngày Nắng Về
Chương 1 :Khai Quan


ngày cuối của thí nghiệp nuôi cấy vi sinh vật của đại học JG .Cao Từ Lâm( 27 tuổi) một trong những tiến sĩ trẻ tuổi nhất trong ngành đi ra với quầng thâm như chục ngày ngủ không đủ giấc ,anh vừa vươn vai tiếng chuông máy liền vang lên chữ "alo" còn chưa kịp thốt ra thì bên kia đầu máy đã hét ầm lên " alo!! anh Lâm ơi cuối cùng anh cũng bắt máy rồi hai tuần không thấy anh onl game em thưởng anh đi bán muối rồi haha"bên kia vừa nói chưa xong Từ Lâm đã cảm giác tai ù ù như vỡ mạng nhĩ ,môi anh giật giật rồi xoa xoa thái dương nói " Thành Khiên mày nói nhỏ lại tao không điếc cũng sớm bị mày làm cho điếc ,tóm lại mày muốn nói gì?"

" hì hì xin lỗi anh Lâm nha,nhưng phải nói anh vẫn là hiểu em nhất.

Ngày kia, em có một chuyến đi xem khai quật một ngôi mộ cổ hình như là từ những năm 1459 gì đó ,em bận đi chơi cùng crush rồi nên không đi được ,anh đi hộ em nha oki em cảm ơn" tiếng tút tút vang lên ngay bên tai khiến người đang cầm máy cạn lời không thôi trong anh thì đang nhắn nhủ bản thân " 27 củ khoai không được bồng bột"Đến ngày khai quan anh chuẩn bị vô cùng kĩ lưỡng,cứ nghĩ là nơi trang trọng hoặc cổ kính ra xong hóa ra lại là một cánh rừng xanh đi vào sâu lại là một mảng hoang vu, anh thắc mắc"mộ cổ ở đâu?, rõ ràng bảo là đi khai quan mà??" .

Đầu anh vẫn đang đầy dấu hỏi chấm thì người dẫn đầu hô dừng lại rồi cúi xuống bắt đầu đào, đào bới nửa ngày khi được đúng tấc đất thì một tấm bia đá ghi một loạt chữ hán lộ diện , trong đám người có kẻ không kìm được mà ồ lên " thật sự là có một ngôi mộ ở đây!"sau đi đào ngôi mộ lên bọn họ lại ngắm nhìn cẩn thận theo vết tích một nhà khảo cổ nói " kì thật như lời cậu nói nó đến từ thời Hậu ".mọi người nghe xong đều ồ lên kinh ngạc anh cũng có chút tò mò ngõ đầu qua lại giật mình vậy mà mình lại hiểu nhữ gì trên bia mộ viết [ Thân ái nhi nữ đến tìm hai người .-Cao Lê **n*****].Một thoáng sửng sốt anh giật mình sau một lúc thất thần,quay lại đã thấy mọi người hoàn tất cúng bái chuẩn bị khai quan .tám gã đàn ông cao to tiến lên dùng sức đẩy mở nắp quan ,trong lòng bỗng đau thắt Từ Lâm cũng tiến lên một bước muốn ngăn cản ,thì chợt nhận ra 8 gã kia vậy mà không đẩy nồi mộ phần nắp quan.

Không gian buổi trưa bỗng u tối lạ lùng một cơn gió lạnh rít qua khiên bao người lạnh gáy họ lùi lại muốn đợi đến chiều mới tiếp tục .lúc này khi mọi người tìm chỗ dựa lưng, thì anh lại trực tiếp tiến đến cỗ quan tài ấy quan sát nhìn chằm chằm như muốn xác định một điều gì đó,trong vô thứ anh đưa tay ra đẩy nhẹ dưới sự ngỡ ngàng của mọi người có mặt cái nắp quan mà tắm gã đàn ông lực lưỡng không kéo ra được lại bị một chàng thanh niên nhẽ nhàng đẩy ranắp quan vừa rơi xuống đất một bột khói bỗng bật lên từ quan tài một lá thư theo làn khói cũng rơi vào tay anh không suy nghĩ biết nghĩ gì anh vậy mà lại cất vào túi.

Sau khi làn khỏi tan đi mọi thứ trước mắt khiến bao nhiêu người có mặt cũng đều vô cùng sợ hãi vì cỗ quan tài vốn nên như bàn thạch ở ngang nhiên nơi ấy vậy mà chỉ trong thoáng chớp mắt cỗ quan ấy vậy mà lại chở thành một đống tro tàn bị gió quấn đi phân nửa!!.sau khi nghiên cứu nửa giờ họ chỉ có thể thở dài một chuyến đi dài đổi lại chẳng được gì.

Trong lúc mọi người xuống dưới xe Cao Từ Lâm chầm chậm đi cuối hàng lặng lẽ lấy tờ giấy kia ra ,anh chỉ có thể cảm thán " hơn hai tập kỉ vậy mà chất liệu giấy cùng màu mực vẫn vô cùng rõ ràng", Ngoài bìa chỉ có một chữ [雨] mở ra bên trong chỉ toàn từ Hán Nôm vậy mà anh lại có thể hiểu được" Gửi cố nhân ta không biết chàng đã đi đâu chỉ mong thấy thư như người quay lại mái cũ tìm lại tình ta..."vừa mới đọc xong bỗng một tiếng gió rít lên ,trong bụi một con cọp lớn lao về phía đoàn người nó lách qua từng hàng cây bổ ngào về phía Cao Từ Lâm anh giật mình liền chạy về hương bên trái không ai kịp ngăn cản .Khi chạy đến một vách cao 4m anh chóng ngợp bên dưới là rừng cây ,đằng sau lại là cọp hung anh liền trực tiếp nhảy xuống .sau đó cơn đau kéo Từ Lâm quay về thực tại ,rừng cây ôm lấy anh giảm thương tổn đồng thời cũng khiến anh đau đớn không thôi.

Cảm nhận thứ chất lỏng trên trán đang không ngừng chảy xuống ,Cao Từ Lâm mắc trên một cành cây đôi chân đã bị kẹt cứng giữa hai cành nhọn khẽ cựa mình cũng như muốn nửa cái mạng, trong lòng anh chửi rủa liên tục" chó chết ngày xui xẻo tao thề là rõ sáng tao bước chân phải đệch".vừa mới cắn răng kéo chân ra ngoài được lại trực tiếp rơi xuống mặt đất cặp kính như sắp vỡ tới nơi vẫn được anh ta nhanh chóng đeo lên ,không kịp suy nghĩ đến cái khác nhìn vết thương đang chảy máu đầm đìa ở chân mình anh rùng mình cái ,rồi nhanh tróng lấy băng gạc và chút thuốc ít ỏi nơi túi nhỏ cạnh chân ra nhanh chóng băng bó.

vết thương loang lổ ghê rợn chút thuốc ít ỏi anh mạng theo vốn chẳng đáng kể là bao cắn răng băng bó một nửa bỗng Từ Lâm thấy một chiếc bóng tiến đến vừa đúng lúc che đi ánh nắng chiều chói chang .Anh theo phản xạ ngẩn đầu lên một thiếu niên mặc áo Tấc cúi người xuống đưa cho anh một loại dược từ sau giỏ tre

chàng thiếu niên ấy cất lời tay vẫn đưa ra chờ anh lấy thảo dược mỗi khẽ động" công tư có cần ta giúp không?"
 
Back
Top Bottom