Siêu Nhiên Never End ( Ss1: Be )

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
331307485-256-k416638.jpg

Never End ( Ss1: Be )
Tác giả: dieuvyyy
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Không định luật chính là thứ sẽ cứu được cậu ấy!

Là tâm hố đen đó!

Cho dù nó sẽ tạo ra vòng lặp nhưng yên tâm, các cậu sẽ không phải chịu đựng những kí ức dày vò đâu!

Chỉ tôi thôi...tôi sẽ làm mọi thứ vì các cậu.

Nên là đừng lo, mọi thứ sẽ luôn theo kế hoạch vòng lặp của tôi thôi, từ trước đã như vậy rồi.."

-Rin- Thần Hủy Diệt.
..."

Dù không biết tại sao nhưng chị biết không?

Nó đã ám ảnh em!

Đây chính là cái vòng lặp không hồi kết của vũ trụ và thế giới, hư vô.

Nó sẽ tiếp diễn mãi mãi!

Mất mát, đau buồn, cảm xúc, hạnh phúc, kí ức rồi sẽ trở về không.

Kỉ niệm của chúng ta trở về không rồi trở lại..mãi mãi tiếp diễn như vậy..."

NEVER END"" Tags: chínhtrịdarkduhanhkhong-thoigiangenderbenderhistoricalhorrorhànhchínhisekaikinhtếknymahouromanceschoollifesci-fishoujoshounensupernaturaltensurayaoiyuri​
 
Never End ( Ss1: Be )
C0: Một chút chú thích về truyện


Ở đây tui sẽ chú thích mấy cái dấu cho các bạn hiểu hơn nha^-^

*: Dấu này chỉ hành động của nhân vật.

« » : Dấu này thể hiện suy nghĩ.

" ": Dấu này chú thích phần nói chuyện.

. , ; : 3 dấu này dùng để ngăn cách câu.

! : Câu cảm thán hay cầu khiến, nhấn mạnh.

?: Dấu này dùng để hỏi.

...: Học ngữ pháp tiếng Việt đi là biết.

– : Đánh dấu lời dẫn trực tiếp.

— : Đánh dấu đối thoại thần giao cách cảm.

_: Đánh dấu cuộc đối thoại giữa các nhân cách với nhau.

[ ]: Giọng nói của chủ nhân với accident.

/ /: Giọng nói của accident với chủ nhân.

( ): Chú thích của Au ( Author ), lời của Au.

{ }: Giọng nói của thế giới, thông báo.

In đậm: Nhấn mạnh, châm biếm.

In nghiêng: Trích từ 1 chỗ nào đó, đọc thư từ, văn bản...

Vừa in đậm vừa in nghiêng: Nội dung quan trọng.

( Sẽ có 1 chap xả ảnh...)*1 chút về tính cách của nhân cách Hinata: Lươn lẹo, thực dụng, lí trí, tàn ác, lãnh đạo, mưu mô, xảo quyệt, kiêu ngạo, đa nghi, cẩn trọng, luật lệ, giả tạo, điên vc=))))....

* Các dấu sẽ đc áp dụng chi tiết từ c8
 
Never End ( Ss1: Be )
(VOL.1) C1: Rein caned


Homura Yumi, 1 cô bé thiên tài ở gia tộc Homura.

Gia tộc Homura tự tạo ra 1 loại hạt electron dạng lửa, nhưng nó không theo quy tắc gì cả: [Natropero].

Ai cũng đều biết về Yumi - 1 con nhóc điên rồ dị hợm, khó hiểu, ngạo mạn, trịch thượng,...

Nhưng đối với những người cô yêu quý thì cô lại như phiên bản ngược lại vậy..Một con người khó hiểu!

Hiện giờ, cô ấy đang dẫn bạn và hậu bố thân thiết của mình đi ra ga, hậu bối của cô: Kazuie Yoake, phải đến Nagasaki để làm chút việc.

Sau đó 1 giờ, Yumi đang ngồi cạnh Kazuna ở hồ cá:

– Kazu-kun...

Cậu nghĩ khi nào Yoa về?

Tớ sốt ruột quá..

Kazuna thắc mắc:

– Không phải con bé đã nói với cậu là 3 ngày nữa sẽ về sao?

– Tớ biết..nhưng trong cái thời điểm loạn lạc này thì..

Lỡ như em ấy làm gì "ngu" rồi bị phát xít Nhật bắt đi thì sao?

Thế chiến thứ hai vẫn còn mà?..

– Này!

Cái gì hình bầu dục đang rơi trên trời kia??!

Tiếng gì đó đang phát ra từ nó..

Yumi run rẩy, nhìn vào nó:

– K..Không..mình sẽ chết mất..Nếu là Hinata thì có tốt không!

A!!

Chết tiệt!!!

Kazuna!

Chạy đi nếu không sẽ không kịp mất!!!

Nó là bom nguyên tử bị Mĩ thả xuống!!

Nó sẽ hủy diệt thành phố này!

Chạy nhanh đi!!

Yumi kéo Kazuna chạy thật nhanh, nhưng dù có bay cũng vẫn bị trúng...

*ẦMMMM!!*

– GYAAAAA!!!!

LŨ PHÁT XÍT CHẾT TIỆT!

LÀM MÌNH BỊ LIÊN LỤY!!

LŨ ĐIÊN!!

CẢ LÃO HITLER LẪN LÃO CHÍNH PHỦ NHẬT ĐÓ!

CHẾT TIỆT!!!!- Yumi tỉnh dậy và hét ầm lên *im bặt*..xung quanh là một không gian vô tận trống rỗng trắng toát.

Cô đang ngồi cạnh 1 bàn trà, trước mặt cô là 1 vị thần Quản lí, đặc biệt cô ta là ASWadmin- thần cấp cao nhất, cô ta có vẻ đang âm mưa gì đó, cười tươi hỏi:

– Chào nhé!

Cô nhóc định mệnh của ta- Hinata-sama~ ta sẽ nói một chút về "nhóc" nhé?

Sau trận chiến ở Trân Châu cảng- midway...Mĩ đã thua 1 trận nhục nhã và sau đó Hoa Kì đã tham gia vào thế chiến thứ 2..

Thiết nghĩ, có thể trận Midway khiến cho Mĩ tức Nhật như vậy, tạo " 1 phần" tiền đề cho việc Hirosima và Nagasaki bị ném bom nguyên tử!

Nhóc có nghĩ vậy không?.

– Tôi thì chẳng quan tâm đâu..nhưng hợp lí đấy!

Vì con người là giống loài có cảm xúc và cái "tôi" rất cao mà...Và cái "tôi" đó cũng chính là nguyên nhân khiến họ đánh nhau...Vì cái cảm xúc đó là nguồn cơn của chiến tranh, thích thú quá đã khiến lòng tham cao lên và đua đòi..!

Chả ai có cái nhìn thứ 3, 100% đấy!

– Phải nhỉ?..

Vậy được rồi..Nhóc sẽ được ta chuyển sinh thành thiên quỷ!

– Yề!!??? *Yumi rơi xuống*

– Bái bai~~ *ASW vẫy vẫy tay*

– Cái gìiiiiiiii!!!!!???!!!........

....( Chuyển sang ngôi thứ nhất )

– « Hể??

Gì đây?

Thiên quỷ??

Cái gì hiện trước mặt đây?

"Hệ thống" là gì?»

Aaaa!!!

Khó hiểu quá!!

Nghĩ nào...

– / Chúc mừng bạn đã nhận được "Người nghĩ ngợi"./

– Hở?

Ai thế?

Sao lại có giọng nói trong đầu mình..A..cửa phát sáng gì kia?..- *Tôi đi qua nó, 1 phong cảnh suối hồ ở rừng rậm hiện ra cộng thêm những dòng thông tin*, chắc từ giờ phải như thế này rồi...gì mà đen thế??

Gì đây.. suối à?

Những cái hạt bảy sắc cầu vồng này là gì?

Ai đó giúp tuii, Jaune!!!!

À..

Jaune là ai??

– / Là tôi, Accident của ngài. /

– [ Accident? ]

– / Trong tiếng Pháp, Accident được dịch ra là Skills trợ lí. /

Tôi thắc mắc:

– Um...

Thế đây là hạt gì?

Có ổn không?

– / Hoàn toàn ổn, nó là hạt mana- 1 nguyên tố chứa ma lực. /

– Ồ...

Tôi ăn, nhưng khi nuốt hạt mana xuống tôi có cảm giác người khoẻ hơn.

Lạ nhỉ?

Thử xuống núi xem sao.. –*Gràoooooooooo!!!!!!*

– Cái gì thế?

Một..con gấu khổng lồ ư?

Nó sẽ giết mình sao?!

Nguy hiểm quá!! [ "Natropero" dùng thế nào?]

– / Hiện tại ngài không thể dùng./

– [ Vậy thì có thể làm gì???

Nó đang dồn ta vào góc rồi a!! ]

– / Không cần, có "người quen" tới cứu người rồi. /

Đột nhiên, máu bắn tung toé, đầu của nó rơi xuống.

Một cô gái tầm 18 tuổi nhảy vụt đến, mỉm cười với tôi.

Mái tóc đen mang sắc bầu trời, đôi mắt sâu thẳm trong như nước biển đại dương, nốt ruồi ở gần miệng đó...Không thể lẫn đi đâu được!

Là Yoake, Kazuie Yoake, sao mà Yoake lại lớn đến vậy?

Chuyện gì đã xảy ra thế?

– / Khi Mĩ ném bóm vào Nagasaki, Yoake thoát chết nhờ được triệu hồi.

Nhưng cô ấy lại bị triệu hồi về quá khứ 80 năm trước so với ngài, so với năm 19450 hay 1945 ở thế giới cũ, thì ngài lại chuyển sinh đến tương lai 20 năm sau đó.

Yoake giờ đã 80 tuổi, nhưng ngài mới sinh ra được vài phút. /

– [ Ngươi làm ta sốc đấy. ]

– / Hiển nhiên. /

Yoake liền tiến đến ôm chặt lấy tôi, khóc nức nở:

– Oaoaoaaaaa!!....Mizuuuu!

Em sẽ là Mizu..là học sinh thứ 8 của chị nhé, sống tốt vào đấy!!

Huhuh..em...sợ lắm..chị đừng chết nhé!

Yumi!

Chị đừng chết lần nữa nhé, em buồn lắm, dù mấy trăm lần rồi em vẫn muốn đi cùng chị, chị đừng bỏ em đi nữa mà..Oaaaaaaaaaaa!!

Sau khi thấy chị và Kazuna chết ở Hiroshima qua xe chở xác em đã buồn lắm đấy.

Vậy mà sau khi gặp chị ở đây, chị lại suýt chết 1 lần nữa!

Tại sao chứ?!

Đừng có để bản thân lâm vào nguy hiểm nữa màaa!!

– « Gì cơ?

Cái quần gì?

Cái hoàn cảnh éo le gì đây chứ?

Cuộc đời lắm lúc chả thể hiểu nổi a...»

( Trước khi chuyển sinh thì Yoake gọi Yumi ( tức Mizu ) là chị, nhưng sau khi chuyển sinh Yoake đã 80t mà Mizu mới được sinh ra, cho nên đổi lại Yoake sẽ gọi Mizu là em, bắt đầu từ chap sau. )
 
Never End ( Ss1: Be )
C2: Em là Mizu


Tôi bất giác ôm lại Yoake:

– Không sao đâu, em chấp nhận..

– Em sẽ làm thú cưng của chị sao?

Mizu?

Quả là cuộc gặp định mệnh...đã có chuyện gì xảy ra với Yoake?

Chả biết, nhưng như đã được sắp xếp, tôi gật đầu và nói 1 lèo dù chẳng hiểu nó là gì:

– Dù không biết tại sao nhưng chị biết không?

Nó đã ám em!

Đây chính là cái vòng lặp không bao giờ kết thúc của thế giới và hư vô...

Nó sẽ tiếp diễn mãi mãi, mất mát và trở lại, chết rồi sống lại, diệt rồi lại sinh.

Đau buồn, hận thù rồi lại về không, hạnh phúc, kí ức, kỉ niệm rồi lại về không, lại sinh ra y như vậy..cái vòng lặp này sẽ tiếp diễn vĩnh viễn..."

Never End"..

– Gì cơ?

Em vừa nói gì?

Là sao?

- Yoake ngẩn ngơ quệt nước mắt.

Tôi giật mình, ừ nhỉ..cái gì vậy?

Nó là gì?

Mặc dù mình có cảm giác nó rất quan trọng..nó là gì??

— { Jaune..nó là gì vậy..?}

— [...]

— { Này!}

— [...]

— { Ngươi phải để ta đe doạ mới chịu nói ra sao??!}

— [...]

—.....

— Thôi kệ vậy, từ giờ em sẽ là Mizu!

- Yoake.

Một cậu trai trung học đi đến, kéo Yoake ra, và càu nhàu như phạt học sinh của mình:

– Sensei!

Quỳ ra đây!

Em đã bảo sensei đừng đi linh tinh làm trò "con bò" rồi mà!?

Cô là bà già U80 rồi đấy!

Đừng để học sinh của mình chạy theo nhắc nhở như trẻ con chứ!

Yoake cúi xuống nhìn chân mình, tỏ vẻ hối lỗi:

– Ờm...

Cô xin lỗi em..cô xin lỗi vì đã bỏ em lại 1 mình mà tốc biến biệt tăm biệt tích..Đây là thú cưng và là học sinh mới của chúng ta!

Ashita, đó là Mizu, Mizu Kazuie!

– « Ủa..?

Từ khi nào mình có họ Kazuie vậy?

Đúng là Yoake..chả có gì thay đổi dù đã là bà già 80 tuổi. »

Yoake quay ra chỗ tôi, mắt sáng lên:

– Mizu, đây là Ashita Choyo - 1 đứa con lai giữa người An Nam ở Đông Dương và người Nhật, cũng là học sinh của chị.

Cậu ta sinh năm 1640 ở...

– Sensei lại quên rồi à?

– À..ừm...

– Em nói lại 1 lần nữa..em ở Phố Nhật, Hội Ăn, An Nam hay Đại Việt!

Rồi, nhớ chưa?

Vậy ta về nhà chứ?

Ở Đảng Quốc xã của Julius, không an toàn như Luberon đâu.

Tôi và Yoake về nhà.

Thử hỏi chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo?

Vừa về nhà của Yoake, tôi đã được chị ấy nhồi cho bao nhiêu là thông tin...: Quan hệ nhân quả: Nhân thần và Ma thần, Ma đế và Dũng giả, Ma vương và anh hùng, Ma tướng và dũng sĩ...

Hoặc cấp độ trong Guild: S.

Dũng giả, A.

Anh hùng, B.

Dũng sĩ, C.

Hiệp sĩ cấp cao, D.

Kị sĩ, chủ Guild, E.

Mạo hiểm giả, F.

Tân binh..

Mà khoan!

– Sao chị lại đặt cho em cái tên Mizu vậy?

Yoake nghe thấy trả lời:

– Vì em trong sáng, nhẹ nhàng như nước vậy..Chị thích con người ở em..Linh hồn và thể xác em đều đẹp và tinh khiết như nước vậy, nên Mizu à...hãy mãi là em như đã và đang từng nhé!

Hmm...cái từ "Mizu" làm tôi cảm thấy thật kì lạ, rốt cục nó là như thế nào?

Chắc hẳn chị ấy đã gặp chuyện gì đó xảy ra ở quá khứ.

Bản thân chẳng thể chắc chắn được điều gì đâu, ai rồi cũng sẽ thay đổi..

Có thể, em sẽ không còn là em của ngày hôm nay nữa, chị đừng tin em, em là 1 kẻ dối trá a...Em sợ chị lại trưng ra cái vẻ mặt đó, vẻ mặt đau buồn và tuyệt vọng vì em..

– Em là Mizu!

Và em sẽ mãi là em!

Sẽ mãi còn ở đây!

Chị đừng lo, em sẽ mãi là Mizu của chị mà thôi!

Yoake mỉm cười nhìn tôi..

– «Tại sao nụ cười đó lại giả tạo thế...?

Sao chị không ôm em khóc và nói ra sự thật đi?

Sao chị không nói: "Em đúng là đồ giả dối"?

Đó là sự thật mà..»

Yoake ngẩn ngơ:

– Em... em có thể nhìn thấu được người khác sao?

Em vừa mới gặp chị mà đã hiểu chị như vậy rồi?

Nhưng Mizu, chị yêu em, nói như thế sẽ làm tổn thương nhau...

Quả là Yoake nhỉ, Ashita cũng nhảy vào...:

– Mizu à, hãy tận hưởng những tháng ngày bình yên này đi..

Thế giới là một nơi tàn nhẫn..nhất là Shiawasu, những kẻ còn giữ lại nhân tính sẽ sớm bị giết thôi..

– «Cái mặt hãm quần này mà mang đi giảng đạo à?

Nhưng nói thật đang đẹp tự dưng che dấu danh tính, cải trang thành hãm, vô lý éo tưởng...»

Yoake đánh trống lảng:

– Thế..em muốn có vũ khí không?

Tôi nghĩ mình chả có vũ khí đâu?

Thế thì là gì?

1 con dao găm đơn giản cũng có thể làm vũ khí..

– Có ạ!

Chị có thể cho em dao găm hoặc cái gì cũng được...

Ngoại trừ những cái nặng quá mức a...

– Đùa à?

Em cần gì chị sẽ giải đáp!

– « Hệ thống...

Yé!

Là hệ thống!» Cái hệ thống là gì vậy ạ??

- Mizu

– Ờm...- Yoake ngẫm nghĩ 1 lúc..
 
Never End ( Ss1: Be )
C3: Kazuie Yoake


– Nè!!

Rin!

Tôi biết cậu ghét tôi..nhưng cậu có muốn Hinata sống lâu hơn không?

Cậu có thể giúp tôi chứ?

– Đương nhiên, tôi cũng đã lập kế hoạch từ lâu rồi.

Đó là lý do của vìng lặp và kế hoạch của Never End đó..Cậu có thể quên nó rồi.

– A...!

Tôi tỉnh dậy...

Giấc mơ đó là gì vậy?

Rin là ai?

Cả Hinata nữa...

Sao mình lại quen họ thế?

Mà thôi, sau cùng mình chỉ muốn nhanh nhanh về Hiroshima để gặp lại Yumi và Kazuna..Cũng đã 2 ngày rồi nhỉ.

Tôi đi ra ngoài, 1 thông tin kinh khủng đã lọt đến tai tôi: "Hiroshima bị oanh tạc bằng bom."

Gì?

Bom nguyên tử?

Vậy thì Yumi- senpai...tôi chạy đi tìm chỗ sơ tán, có rất nhiều người bị thương được đưa về đây, nhưng không có Yumi hay Kazuna...

Chết tiệt!

Đột nhiên xó tiếng gì phát ra từ trên trời.

Một vật thể gì đó đang rơi xuống, là gì vậy?

Ít lúc sau, nó phát nổ, mọi thứ đều nổ tung và còn kinh khủng hơn cả động đất.

Sau đó tôi bất tỉnh..

Không hiểu vì sao nhưng tôi bị đưa đến một nơi màu đen bao trùm, tôi cứ thế rơi xuống vô tận...nơi này như không có giới hạn.

Nó vô tận đến mức tôi còn quên mất mình là ai?..

– Rất vui được gặp!

Nhóc là ai?

Ta là Beryl Deanvil, Thần, ...

Chúa Đức mẹ Beryl!

– « Eh?

Mình là ai? »

– Cháu là ai?

Bà ấy bất ngờ và lại mình cười xoa đầu tôi:

– Vậy à? vậy nhóc sẽ là con gái thứ hai của ta nhé?

Để xem...

Lucifer Deanvil nuver Chronos- Công chúa Đệ nhị của Hoàng tộc.

– Chị gái của con là?

– Là Ciel Deanvil- Nuver eris- Công chúa Đệ nhất, hiện giờ con bé là dũng giả.

Tôi được bà ấy nuôi và dạy dỗ.

Sau đó tôi gia nhập Guild để được như chị mình.

Tôi đã lập ra một tổ đội: Pandora- Thiên quỷ vương, Valentine- em gái của Pandora, Sora- hư vô Phong Vương, Rin- vô địch luật vương, Toru Saragarino, triệu thiên lý, Failo Aubert.

Nhưng trong lúc chúng tôi đang cùng nhau đi liên hoan, tôi thấy mẹ đang thực hiện một ma pháp cấm.

Nhưng cái chúng tôi tôn sùng, tại sao?

Beryl là 1 thiên quỷ ma, 1 chủng loài đã tuyệt chủng!

Tôi đã xông lên đánh nhau.

A.. mình mới là kẻ sai.. chẳng phải dù chúa có là ai thì người dân cũng được yên ấm bao năm nay sao?

Xin lỗi mọi người vì sự nông nổi của tôi...Ngài Beryl, tôi tự hỏi tại sao ngài vẫn còn tồn tại vậy?

Đã có chuyện gì xảy ra ở quá khứ?

Rin đột nhiên xuất hiện với tia sét đen và một trận mưa rào đổ xuống, cô ấy cúi xuống nhìn tôi cười:

– Cậu thích mưa chứ?

Yoake Kuroe?

Còn tôi thì thích mưa lắm!

Nó gột rửa đống máu bẩn thỉu đi, máu cũng đẹp nhưng tùy loại máu, máu ô uế, bẩn thỉu thì mưa chính là thứ gột rửa nó, mưa sạch sẽ, đẹp đẽ nhưng trông cảnh mưa cũng buồn không kể xiết.

Phải chứ?

Kuroe?...Hinata cũng yêu mưa và máu nhưng cô ấy cũng ghét nó theo nhiều góc nhìn khác nhau, phải là hàng thật thì mới đẹp~ Nhưng mà nhé..nếu là máu hay nước mưa trên cậu thì chắc cô ấy sẽ tuyệt vọng rồi hận thù..

Đúng chứ?

A!!

Tôi đã nhớ ra hết rồi, từ lúc là Tachibana Kuroe đến bây giờ:

– Hic..Rin..cậu là ai vậy?

Hinata...là ai chứ?

Rin ngồi xổm xuống, hiển nhiên là tôi vẫn nằm ngửa, cô ấy cười tươi:

– Là Hayashi Rin- 1 kẻ không định luật- 1 kẻ lông bông khắp nơi và là người yêu của Sora.

Mãi là thành viên của 5S!

Đừng kể về 5S chứ?

Tôi nhớ nó.

– Oaaaaaaaa...Tôi xin lỗi!

Rin!...

Sau ngày đó, tôi xin được Beryl cho nghỉ hưu, cô ấy chấp nhận:

– Con đã hoàn toàn trưởng thành nhỉ?

Sống tốt nhé!

Tôi sống với tư cách là 1 giáo viên bình thường ở học viện Hoàng gia tại Luberon, một trong số những học sinh tôi yêu quý nhất là Ashita.

Một cậu nhóc có xuất thân khá đặc biệt.

Trong một lần cùng học sinh đi cắm trại, tôi đã bị một maou tấn công bất ngờ.

Cho dù lúc đó tôi đã giết cô ta nhưng thành linh ma của cô ta đã giết chết lũ trẻ, chỉ còn lại Ashita.

– « Cả học sinh mà cũng không bảo vệ được?

Mình thật vô dụng!

Tại sao!?

Aaaaaa!!

Chết tiệt!

Vậy thì cái danh "Dũng giả Chronos" dùng làm gì chứ?» Ashita!

Giết cô đi!

Cô chỉ là một bà già vô dụng thôi...

Ashita nhìn tôi và tức giận:

– Đừng có đùa!

Yoake- sensei...

Cô phải sống!

Cô không vô dụng!

Chỉ là maou đó quá mạnh...

Cô cần chấm dứt cái vòng lặp hận thù này!

1 là diệt tất, 2 là không làm gì nữa, chọn đi!

Cô chỉ có hai lựa chọn!

Yoake gì chứ...

Ashita...

Cô cảm ơn em..:

– 2!

Cô sợ sẽ phải tắm máu...

Sau đó một thời gian tôi cùng Ashita trên núi vùng Đảng Quốc xã.

Tôi đã có một cuộc gặp định mệnh với Mizu, Mizu là kiếp sau của Yumi nhưng Mizu trong sáng nhẹ nhàng hơn Yumi nhiều, thậm chí còn rất nhân hậu, dù đôi khi cư xử khá kỳ lạ nhưng rồi thế hiến khai mở, khi tôi sắp chết không thể cứu vớt...Mizu đã gào lên khóc rồi nổi điên, máu tôi chảy đầy trên người cô bé.

Nhưng không chỉ vậy, cô bé đã trở thành một con người hoàn toàn khác: Mắt khóc ra máu, mái tóc màu đỏ và khí rồng...

Đột nhiên, câu nói của Rin đã hiện lại: "Nếu là máu của cậu thì cô ấy sẽ hận thù"...

Có nghĩa là giờ Mizu đang hận thù thế giới và cuộc sống?

Cô ấy là Mizu?

Mizu là Yumi... là Hinata?!?

Thật ư?

Không thể nào...

Rồi Hinata hủy diệt toàn bộ mọi thứ: "Diệt giới.

Không thể nào... tôi không chấp nhận sự thật này, "Du hành, quay ngược thời gian!"

Mọi thứ đã quay lại thời điểm khi mà tôi và Ashita lên núi ở Đảng Quốc xã?

Tuyệt... không.. không hề!!

Cho dù có làm như thế bao lần thì kết quả vẫn là: 1.

Mizu chết, 2.

Thế giới, mọi thứ đều bị hủy diệt.

Đã mấy trăm lần như vậy rồi, liệu lần này thì sao nhỉ?

Nhưng tôi cố có hơi thắc mắc, dòng thời gian nào cũng thế!

Vì sao khi gặp tôi, Mizu lại nói vậy?

"Never end" là sao...?
 
Never End ( Ss1: Be )
C4: Hệ thống và thế giới


Yoake:

– Vậy giờ chị sẽ bắt đầu từ hệ thống nhé?

Nó không có hiển thị qua hình ảnh đâu mà là thế giới chuyền đi bằng âm thanh thông báo.

Mizu:

– Xạo!

Thế thì sao em lại thấy hạt thông tin và hệ thống ở tất cả mọi nơi thế?

– Em có cái gì liên quan đến skill hệ mắt không?

Mizu im lặng nhìn vào không khí ( Chỉ Mizu thấy ) vào bảng hệ thống:

– Kamigan.

Yoake đóng đá, và lại nhảy cẫng lên:

– Waaaaaa!

Em là trường hợp đặc biệt đó!

"Kamigan- thần nhãn là một kỹ năng hệ nhãn, nó có thể nhìn được mọi thứ và còn hỗ trợ khởi động mana và skill cơ!

Yoake nói tiếp:

– Đầu tiên là "Hp", nó là thang máu, Hp càng cao thì máu càng nhiều và có thể làm tanker, tanker và các nghề thì chị đã nói rồi nên nhớ lại nhé!

Sau đó, "Sp" là vũ khí, trang bị, hỗ trợ.

"Mp" bao gồm mana, ma tố, ma lực, ma pháp, phân tử mana ap: là tổng giá trị của một tồn tại gồm vật chất, linh hồn chia trung bình.

Có một số thứ không được truyền vào hệ thống thông tin như điểm kinh nghiệm nhưng vẫn được tính trung bình, ngoài ra còn có các skills: skill thường, unique- SKK- độc nhất, ultimate- tối thượng, unimate: vương và đế.

Cấp độ tiến hóa vượt hệ thống thì là accident- trợ lý thần trí tâm hạch bán linh hồn và nó là một thứ khá là hiếm đấy vì nó phục tùng linh hồn chủ cũng sống trong đó, nhưng suy nghĩ, cảm xúc thì vẫn chưa có, phải trở thành linh hồn hoàn chỉnh mới có cảm xúc.

Mizu hỏi thêm:

– Thế thì mana?

– Mana có: thủy, hỏa, thổ, phong, mộc, nham- hệ thường ai dùng cũng được.

Độc, hoa, trùng, mộng, ảo, băng, chi, bão, nhiệt- đặc biệt, ít người dùng, vẫn dùng được kha khá.

Không, tinh, thời, ánh, ám, bạch, hắc- hiếm có người dùng; hệ thống hư vô, hủy diệt, băng ngoại tinh thần, đảo nghịch hiếm, gần như chẳng ai dùng!

– Còn thế giới?

– Cái này thì...

Ashita:

– Nhóc hỏi ta ấy, Yoake không biết gì về vũ trụ đâu..

Yoake gật đầu, cười trừ.

Ashita:

– Khoảng hư vô không hồi kết ngoài cùng có màu trắng tinh, ngoài cùng là fultiverse.

Sau đó bên trong là những quả màu đen- verse, trong đó nữa là những quả màu xanh dương tím- cũng gọi là verse, sâu bên trong nó lại có những quả cầu chứa những hạt nhiều màu sắc trong suốt- verse, bên trong nữa thì y hệt- verse, bên trong là đa vũ trụ- multiverse, và trong nó là universe- vũ trụ.

Thế giới gồm những cái đó!

Yoake:

– Cô chẳng thể hiểu luôn...

– Ờ, cô óc bã đậu mà.

Mizu:

– Em cũng có hiểu đâu..

– Dù em hiểu rất rõ cô à!?!

Yoake:

– Em có muốn cô huấn luyện cho không?

Mizu ngẫm nghĩ:

–...

Em sẽ thử, em cũng muốn biết với mana của em.

– Cô đang đánh trống lảng để bỏ qua vụ "óc bã đậu" đó chứ gì?- Ashita.

– Nhờ cô chiếu cố nhé!

Yoake nhảy ra xa, ném cho Mizu con dao găm, cô giúp kiếm ra:

– Chơi nào!

Yumi!

Mizu giật mình cầm lấy con dao của Yoake đưa cho, sao chép con dao và tạo ra chục nhân bản của nó.

Cô bé chạy đến chỗ Yoake như gió.

Yoake chém vào không khí, trong không khí tạo ra hàng trăm nghìn con hồ điệp mạng độc bay đến Mizu nhanh chóng.

Mizu sử dụng Kamigan- phá giải, hồ điệp biến mất là ảo ảnh để đánh lạc hướng!

Đòn tấn công thực sự là ở? [ Cảm nhận vạn vật tinh ].

Nó ở trên đầu, là mana thời+ băng hoại?

Mizu dùng hết sức mình:

– [ Tinh thần vương ] [ Yumi Homura ] [ Chi phối ].

Yumi xuất hiện, nhân cách Mizu ngủ đi, Yumi dồn hết lực vào ngón tay:

– Natopero! thên hắc vô luật! ( Bầu trời màu đen, không định luật. )

Vì không định luật nên bầu trời màu đen của Yumi bao trùm lấy mặt băng ngoại của Yoake.

Khi 2 thứ không định luật đối đầu nhau, nó sẽ tạo ra một thứ gì đó rất khủng khiếp, nhưng bây giờ Yumi còn cho thêm tinh thần và chi phối nó nên nó chỉ tạo ra một vụ nổ tinh thần.

Yoake bị đánh bay, Mizu cũng vậy.

Ashita đành phải tạo ra màn chắn hư vô và lồng khoảng không.

Ngày hôm sau, 2 người tỉnh dậy, Ashita thì gọi cả 2 đến để nghe chửi về hành động dại dột của cả hai.

Mizu hỏi Yoake:

– Chị không đau quá chứ?

Thật sự thì Mizu chỉ hỏi cho có thôi chứ cô bé nhìn thấy linh hồn của Yoake đã bị vỡ một mảnh lớn, điều đó sẽ khiến cho cô khó sống tốt.

Yoake ngây người ra, Mizu khóc, ôm Yoake:

– Em xin lỗi, em thật vô dụng khi đến cả sử dụng mana còn không biết...

Rồi cô lấy đi nửa linh hồn của mình để chữa thương cho linh hồn Yoake.

Ashita ngăn Mizu:

– Khoan! nhóc bị ngu à??

– Em sẽ không sao đâu, vì "tinh thần" của em cũng sẽ không thiếu bao giờ đâu, chỉ thiếu "vật chất" thôi.

Ashita khựng lại...

– « Hina..ta? »

Rồi cậu lắc lắc đầu:

– « Chắc không phải đâu.»

Yoake tỉnh lại, nhìn thấy Mizu đang chữa thương cho mình.. cô liền cuống lên dùng healthy cấp cao, vì Mizu có cơ thể rất yếu nên sẽ chết ngay lập tức nếu mất máu...

Ashita nhìn 2 người họ và nghĩ nó thật giống như Azure, nó khiến cậu nhớ về quá khứ của mình...
 
Never End ( Ss1: Be )
C5: Ashita


Bây giờ, tôi sẽ kể lại về quá khứ của tôi nhé, bắt đầu từ đó vậy!...

Tôi là một thằng con út của trưởng gia tộc Choyo- Ashita Choyo, đã quá lâu rồi nên tôi cũng chả nhớ năm sinh của mình nữa, không nhầm thì vào khoảng thế kỉ XVI ấy.

Dù thế tôi còn nhớ rõ lắm, xuất xứ của tôi ấy: là một đứa con lai giữa Nhật và An Nam.

Gia tộc Choyo đã đến Hội An để sinh sống và có một phố riêng ( chắc thế ), tôi được sinh ra ở đó: Phố nhật, gần cầu Nhật Bản, tại cảng Thị Hội An, An Nam.

Mà hình như tính đến năm sau thế kỷ XIX thì người ta ( mấy ông vua ) có đặt cho cái tên mới là Việt Nam nhỉ?

Nhưng vẫn được nước khác gọi tên là An Nam.

Vậy thì mấy ông vua Nguyễn thời đấy đặt tên làm mịa gì?

Mà kệ! ( Vua Nguyễn, không phải chúa Nguyễn dù cả hai có mối liên kết ruột thịt ).

Vào sau năm 16?? ( Hmmm...tôi quên năm luôn rồi-), ngài Tokugawa Ieyasu tự nhiên gào lên bắt toàn bộ người Nhật về nước, chả hiểu ông nghĩ gì?

Gốm ở đây có men đẹp thế cơ mà...( gốm men là 1 sở thích của Ashita )...

Mẹ của tôi phải ở lại An Nam, Azure- chị tôi cũng phải đi theo cha, nên chỉ còn mẹ 1 mình ( mẹ Ashita là người Việt ).

Sau khi về Nhật tôi bị AWS đưa đến tương lai luôn, rồi bả nhét cho tôi một loạt kiến thức trong 30 năm...

Vừa tỉnh dậy thì thấy mình đang đứng ở Tokyo, ôi đm!

Tôi nhìn vào báo, hôm nay... là năm 1945?

Hình như vậy?

Khoan!

Ngày bao nhiêu?

Đột nhiên tiếng Vùuuu..uuuu vang lên, tôi giật mình nhìn lên trên trời, là... máy bay?!

Khoan...

Hôm nay, là ngày mà Mỹ "oanh tạc" Tokyo mà?!

Xong đời con rồi...

Mịa sao lại vào ngày này chứ?

Những quả bom bắt đầu được thả xuống, các tòa nhà bắt đầu sập, từ trường học đến nhà dân đến toàn bộ Tokyo...

– Ara~ Ta xin lỗi nhé~ nhóc đen hết người rồi... ta nhầm mà!

Ta xin lỗi bằng việc cho nhắc gặp lại Azure-nee của nhóc nhé!

Giờ cô bé sẽ là accident của nhóc!- *ASW tươi cười, đưa ra hai bàn tay chắp vào nhau của mình mà nghiêng đầu.

Cái quần gì?

Bà đùa tôi à?

Bà vừa cho tôi cảm giác được ăn bom luôn đó!?...Mà đành vậy.. bà ta là thần mà..., Sao gào lên chửi được.

Ủa?

Gì vậy?

ASW đang giơ bàn tay lên chào:

– Tạm biệt~ Ashita!

Đb!!...Đây là.. kí ức của người khác, là Tokitou Muichiro trong Kny ( Au: Ủa có vụ này à=)))? ).

Mình đang dung hợp với linh hồn của cậu ta?...Eh?

Đây...

Mình giết chết con quỷ này.

Dù rất mệt nhưng... tiếc thật...

Yu-nii chết rồi, mình với Muichiro giờ đã là 1 rồi...

Mình chẳng thể nghĩ rằng mình sẽ trở thành một nhân vật manga thế này đâu.

ASW cao tay ghê... ( Au: Tui xin cắt ở đây vì phần này về Ashita tôi sẽ nói trong omake của Michimo- nhân vật sắp xuất hiện.

Và cũng đừng hỏi về "the End" dù Au có "the End" rồi...) Sau đó tôi gặp được Hanako và có khá nhiều chuyện xảy ra.

Ba năm sau đó, Hanako đã được tiết lộ: Hanako Kamado thực chất đã ngủ bên trong cơ thể mình, còn Michimo Koyoharu mới là linh hồn điều khiển cơ thể đó từ trước đến nay, cô ấy giống tôi.

Michimo biến mất, và Hanako trở lại cùng lúc đó, Aoi Kayaki- Mei, bạn thân của Michimo cũng biến mất và Aoi trở lại.

Tôi còn ở thế giới đó thêm vài năm chứng kiến: Đám cưới của Mitsuri và Obanai ( 2 người đó lại sống )...

Nhiều thứ không tưởng đã bị chệch khỏi nguyên tác của "má cá xấu" Gotouge! ( Ai muốn Au viết Omake Michimo sớm để biết mấy cái này thì comment bỏ phiếu nhé...

Còn không thì chờ bọn này end chap 300 đê.

Lúc đó chắc mình đang là một đứa U30 rồi, giờ 2 Au mới có 14 tuổi thôi, 1 Au nghĩ và viết, 1 Au viết lại, chỉnh sửa và đăng, bộ này Au vun từ lúc 10 tuổi rồi )...

ASW:

– Wow!

Vui chứ?

Chắc chắn nhóc vừa buồn vừa vui rồi!

Vui thì có bạn và có mối tình đầu là Michimo- Hanako, buồn vì con nhóc được bay đi, còn nhóc thì thất tình và chỉ ngồi tự kỷ chứ gì~ "Mui- kun"!

Tôi giật mình khi lại được gặp bà già này, bả lại đưa tôi đến Fultiverse à?:

– Nhưng người gì mà vô duyên thế?

Chạm vào nỗi đau của người khác thế à!?

ASW cười:

– Thôi nào!

Ta đưa con bé đến Shiawasu rồi!

Ta sẽ cho nhóc đến đó, thế nhá~

Hmmm?

Sao? *Vụtttt* *Ầmmmm*

– « Mẹ nó!

Thả người ta xuống từ trên trời à?! »

Nhưng có gì đó không đúng...

Tóc mình màu bạch kim từ bao giờ thế?

Mình sống kiểu gì khi rơi từ trên trời xuống vậy?

Mắt mình... cũng có màu vàng à?

ASW làm gì mình thế?

– [ Chị Azure?]

– / Yee!

Chị đây!

Ashita hả?

Ồ- em không phải là con người nữa!

Em là một đoạ thiên sứ- thiên sứ thủy tổ: thiên sứ sa đoạ!

Là vậy đó- còn Michimo thì là Quỷ thần, Mei thì là thiên sứ hủy diệt! /

– [ Ừ, Thế ta đang ở đâu? ]

– / Hồ máu ở Luberon. /

– [ Hm?

Thế chị có thể nói kĩ hơn về thế giới này? ]

Sau đó cô ấy bắt đầu nói 1 lèo tràng giang đại hác...

Trong lúc đó, tôi giả ngất đi, để không đứa nào phát hiện vì sau khi tiếp thu hết đống thông tin đó, chắc chắn tôi sẽ chết mất.

Sau 1 tháng 19 ngày tôi tiếp thu đống thông tin như ấy, tôi đại khái hiểu rằng: Nơi này kha khá giống với Tensura.

Tôi làm giả passport, giấy khai sinh ( thế giới này chưa bao giờ có trường hợp như vậy.) Cũng nhờ mana của tôi có chút "hệ thống".

Tôi xin vào học ở 1 trường học, còn hồ máu thì từ lâu lắm rồi.

Sau đại chiến thế giới, bao nhiêu máu thịt người chết đều bị vứt xuống đáy hồ nên qua bao đó năm nó vẫn đỏ màu máu.

Tôi đứng đợi ở trước cửa, à thì tất nhiên tôi phải cải trang rồi, bề ngoài nổi bật này thực sự không ổn.

Cô giáo bên trong gọi tôi vào:

– Học sinh mới vào nào!

Sao nghe gì đậm chất trẻ trâu thế nhỉ-?

Mình thấy bất ổn khi học với 1 cô giáo thế này quá.

– / Phải!

Dù cô ấy là bà già U60 nhưng cô ấy trẩu tre hơn cả em đó!

Cho dù cô ấy là dũng giả thời gian và là chân dũng giả, cô ấy vẫn bị gán từ "trẻ trâu"/.

Rồi, đi vào nào, không biết cô giáo của mình trông như thế nào đây...

Tôi đi vào.

Một cô gái trẻ trung tầm đôi mươi, mái tóc đen ánh màu dạ thiên ( mấy bạn về mà tìm hiểu, từ Hán Việt ấy ) đôi mắt vô tận màu bầu trời...

Nhưng trong đôi mắt vô tận đó, nó chứa đựng những nỗi buồn bị giấu kín, sự tội lỗi, tuyệt vọng nữa...

Người ta thường nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn, với tôi thì nó đúng là như vậy, nó nói lên tất cả mọi thứ về đối phương cho dù có giấu diếm hay giả vờ như thế nào đi chăng nữa.

Im lặng chưa chắc đã là vàng trong mọi trường hợp nào đó, như thế này...

Cô ấy là Yoake Kazuie, là cô giáo mới của tôi...:

– Em...

Tôi là Choyo Ashita!

Rất vui được gặp!

Tôi là 1 người đến từ thế giới khác, xin hãy chiếu cố!

Yoake mỉm cười:

– Ừm, vào chỗ đi, hoan nghênh em.

Dù đúng là trẻ trâu thật, nhưng cô ấy vẫn toát lên vẻ hiền dịu, nhẹ nhàng, và buồn bã nữa.

Nhìn qua là biết cô ấy đã trải qua rất nhiều những biến cố không mấy tốt đẹp của cuộc đời rồi...

Cũng giống như mẹ..

– / Giống, nhưng không phải mẹ./

– [ Em biết...]

Sau đó, tôi đã dần thân thiết hơn với Yoake- shishou ( shishou > sensei ), không cái là cái gì không lành mạnh đâu...kiểu quan hệ mẹ con ấy.

Yoake đúng là có nuôi tôi thật nhưng kiểu quần gì mà cứ có cảm giác như được trẻ con nuôi thế?...( ăn bám đứa con nít=)) )

20 năm sau đó, mấy đứa cùng lớp tôi đều chết hết rồi ( vì sao á?

C3 ) Shishou mang tôi đi lên núi, Đảng Quốc xã...

Shishou lại giở tính trẻ trâu: chạy đi chơi trước...chịu!
 
Never End ( Ss1: Be )
(VOL.2) C6: Mê cung Elsallya


Sau 7 năm được Yoake huấn luyện, Mizu được Yoake đưa vào Elsallya để test:

– Mizu, chỉ đi đến tầng 5 thôi nha!

Mizu gật đầu và đi vào mê cung...

Mọi thứ diễn ra khá suôn sẻ...

Vì Mizu có nhiều mana nên làm healer.

Trong lúc đó, người tấn công là một người khác.

Vì sợ làm kẻ khác bị tổn thương nên Mizu tự tìm đồng đội để tạo nhóm, Mizu sẽ làm healer và phòng thủ, đồng đội mà Mizu tìm được sẽ là người tấn công.

Cậu nhóc đi cùng Mizu là Yur, cô cùng Yur đồng hành cùng nhau trong vài ngày và sớm thấu hiểu nhau.

Trong một lúc đang đi về từ tầng 5 thì đột nhiên hai người họ bị dịch chuyển vô điều kiện đến tầng 20 của Elsallya, đó là tầng dành cho kỵ sĩ hay hiệp sĩ.

Yur đột nhiên hét lên:

– Grayy!!!

Thằng chó!!

Mizu chẳng thể hiểu nổi, thực chất endead trước mặt họ là ai?

Tại sao một cậu nhóc hiền lành như Yur lại gọi "thằng chó" một cách phẫn nộ tột độ vậy?

Gray nói:

– Gì?

Yur hả?

Người định trả thù ư?

Ngay từ đầu các ngươi mới sai!

– Sai?

Chính trị ta đã bị các ngươi giết!

- Yur cãi lại.

– Thế ai là người giết master của ta vậy?

Yur tức giận khi đến tấn công Gray:

– Thế ai giết sơ của chị ta!?

– Thế ai là người giết bố mẹ ngài ấy??

Thực chất, Yur chỉ là tên giả, tên thật của cậu ta là Kami Shiro Yuro.

Cậu là một học sinh tiểu học được triệu hồi đến Michael- Đế Quốc Phương Nam để được làm dũng giả, nhưng vì cơ thể của Yuro quá ít mana tấn công, nên bị cho là vô dụng và bị vứt bỏ xuống vực sông.

Thực chất thì không nên vứt xuống vực, nhưng trước kia họ đã từng làm vậy với vài đứa trẻ vì nếu chỉ đơn thuần là vứt ra đường thì lũ trẻ đó sẽ sống và mang trong mình sự hận thù.

Nên những kẻ đó sẽ trở về và trả thù, nó là một trong số những lý do khiến đế quốc này đôi khi khá là chật vật để đối phó.

Vì thế nên họ thả xuống vực để chết lâm sàng luôn.

Nhưng Yuro đã được Riana, 1 cô gái may mắn sống sót có hoàn cảnh giống cậu cứu giúp, mang về nuôi.

Hai người họ sống với nhau như hai chị em ruột, được một bà sơ nuôi.

Bà ấy là người của thánh đạo Michael nên để kiếm được tiền sinh hoạt hằng ngày, bà ấy phải làm nhiệm vụ của thánh đạo giao ( Đạo này giống đạo ở phương đông ấy kiểu quan họ ở Việt Nam ấy.) Nhưng bà ấy lại bị Gauch giết- Gauch là một thánh Ma Linh Quỷ Vương.

Thực chất cái gì cũng có nguyên do của nó, bà sơ đã giết bố mẹ của Gauch, và lí do khiến sơ giết bố mẹ Gauch cũng là vì bố mẹ của Gauch giết người mà bà yêu- anh hùng ở Luberon.

Trước đó người yêu của bà sơ bị giết vì ông ta giết ông bà của Gauch.

Cái vòng lặp hận thù cứ thế tiếp diễn từ trước đến giờ, trải qua mấy nghìn năm vẫn giết nhau để trả thù, nỗi đau mất đi người quan trọng khiến họ hận thù và trả thù nhau, tiếp diễn vô tận, luôn luôn và mãi mãi...

Khởi điểm của nó chính là lòng tham, cái "tôi" và cảm xúc.

Yuro chiến đấu một trận tử chiến với Gray, và bị đánh bại.

Mizu chạy đến ôm Yuro, khóc:

– Đừng chết mà!

Yuro!

Tớ không muốn phải thấy bất kỳ ai chết cả...

Tớ muốn hạnh phúc, tớ không muốn cái vòng lặp hận thù này tiếp diễn nữa đâu!

Đừng chết mà...

Hồi phục đi mà!!

Mizu sử dụng chữa thương cho Yuro, Yuro mỉm cười với cô:

– Đừng khóc nữa..

Chỗ này lạnh lắm, khóc là đóng băng giờ!

Hận thù và trả thù vì mất mát là thứ không thể tránh, trừ khi cảm xúc và "tôi" không còn nữa..

Nhưng như thế thì cũng chả còn hạnh phúc, nó sẽ trống rỗng...

Nên Mizu, nó là không thể!

Cậu giống Riana- neesan thật đấy..

Mình quý cậu lắm, cậu thật tốt bụng, nhưng xin lỗi vì không thể đáp ứng cậu, tớ có thể nhờ cậu chứ?

Mizu thút thít:

– Ừm...

Hícc..

đừng mà..

– Hãy hấp thụ tôi và giết tên đó đi.

Xin lỗi vì đã nhờ cậu công việc bẩn thỉu, nhuốm máu này nhé!

Mizu gật đầu và hấp thụ Yuro...

Nhân cách mới được kích hoạt ( Au: Yên tâm là tôi tạo nhân vật ra không chỉ để cho chúng chết đâu, Yuro sẽ quay trở lại): Hina- vua tàn ác, Mizu ngủ đi...

Hina xuất hiện...

Mái tóc bạc phơ, đôi mắt đỏ máu.

Chỉ cần nhìn qua cũng hiểu được đây là 1 kẻ cực kì điên loạn, tàn ác và vô nhân tính.

Nhất là cái nụ cười kia, Hina cười tươi:

– Chào nha~ lần đầu được giải phóng, ta là Hina.

Rất vui khi được gặp ngươi, Ray.

Gray thắc mắc:

– Ngươi...

Rất khác so với lúc trước, tại sao thế?

Hina đưa hai tay ra trước mặt chắp vào rồi nghiêng đầu:

– Oh?

Ta đã nói rồi?

Ta là Hina, nhân cách Mizu đã ngủ đi rồi, ta là 1 nhân cách khác mang tên Hina.

Giờ ta sẽ tra tấn tinh thần ngươi để được chiêm ngưỡng những giọt lệ máu rỉ ra từ mắt ngươi nhé~

– Cái... gì cơ?...

Rồi Hina nhảy lên trên Gray, đưa ngón trỏ lên miệng, cười tủm tỉm:

– Đến giờ ăn tráng miệng rồi~♡

Tiếng gào thất thanh vang lên, và kết thúc màn tra tấn tinh thần bằng cách cắt từng mảnh linh hồn ra, Hina làm linh hồn vỡ thành từng mảnh và nuốt chửng nó.

Sau đó cô dịch chuyển ra ngoài, nhìn lại Elsallya:

– Quả thực là vậy nhỉ?

Mê cung của vòng lặp hận thù...

Hầu hết những ma tộc muốn trả thù đều tập hợp ở đây để mạnh lên, nơi này nhiều mana nên đó là lí do.

Và bây giờ, thần hận thù đã tập hợp mana, vì vậy nên nơi này tỏa ra 1 bầu không khí chết chóc.

"Ara~.."

- Một tiếng gọi vang tới...
 
Never End ( Ss1: Be )
C7: Đến Luberon


Mi...

Hina mở cửa ra, bước vào ôm lấy Yoake:

– Shishou!

Em đã xong rồi đây!

Hoàn thành nhiệm vụ nhé!

Yoake khó hiểu, hỏi lại 1 cách đầy lo lắng khi thấy Mi..

Hina trong bộ dạng này:

– Em không sao chứ?

Sao người em lại đầy máu thế?

Như em đã tắm máu của ai đó vậy...

Liệu.. em có còn là Mizu không?

Hina nhạt nhẽo, chán nản, cau mày lên hỏi lại Yoake:

– Chị còn quá non nớt để hiểu...

Nhưng có thể nói rằng, em không còn là Mizu ngày hôm trước nữa, đừng lo lắng nhé shishou..

Kuro!

Yoake nhìn tôi kiểu:

– Em ơi.. giải thích cho cô với, đi mà Ashita!

Thế này là thế nào?!

Tôi đáp lại Yoake 1 cách lạnh lẽo:

– Cô cố gắng hiểu nhé!

Thật sự nó là thế này" ' cô tự đi mà tìm hiểu '.

Dù tôi hiểu giờ Mizu là Hina...

Nhưng nên để cho shishou động não đi...

Dù sao thì Mizu, Yumi, Yuuki và "1 người nào đó" đều là 1 mà (Au: để ý chữ "1 người nào đó" nhé.)

Hina cắt bầu không khí bế tắc này lại, đánh trống lảng để không bị Yoake tra hỏi:

– Ah!

Nào nào nào nào... không khí bế tắc quá đi!

Mọi người dừng lại được rồi đó!

Nghỉ ngơi để mai đi đến Luberon nào.

Yoake cũng đành gật đầu.

Sáng hôm sau, chúng tôi cùng nhau đi đến Luberon.

Nhưng trong chuyến đi có một điều mà tôi khá thắc mắc, trong đêm thứ tư của chuyến đi, con bé đi đâu ấy...

(Au:Chuyển góc nhìn sang "Mizu".)

– « Mà khoan!!

Mình bị lạc rồi à?!...

Cái quần gì chứ!

Cái hang quái gì mà nhiều mana rò rỉ dữ vậy...

Nhiều dòng chảy mana quá!

Chả nhìn được con đường ở đâu hếtt!!» Aaa!

Cái cuộc đời chết tiệt!!

– Oh?

Nhóc con hét gì thế?- 1 con chim đại bàng khổng lồ hỏi tôi.

Ah.. lượng mana kinh khủng gì phát ra từ nó kia?...

– Ông là ai?

– Ta là cựu vua của phương Bắc, Đại bàng Vương- Russia Ro verse no Dieus, còn nhóc?

– Tôi là Hina, chỉ vậy thôi.

Và vì sao ông lại bị phong ấn ở đây vậy? *Hệ thống của ông ta hiện lên*.

Trông mạnh như vậy mà, nhìn hệ thống của ông là biết rồi...

Russia giật thót lên:

– Hở?

Nhìn hệ thống của mình...lẽ nào..Mikky?

– Mikky là ai?

– / Là ta, bà ngoại cháu, Mikky blanc Mayevil no verso- Bạch sắc tinh chân Long thủy tổ...

Ông là ông ngoại cháu đó..

ông ta đoán cháu là ta vì mẹ cháu không có kamigan nên ông ta đã nghĩ vậy, xin lỗi vì ở trong người cháu nhé./

– «À.. tiện phết.» [ Thế vì sao ông ngoại lại run thế?]

– / À...thì...ta là bà xã sư tử Hà Đông mà../

– [ Còn Russia là "ông xã nai gạc" à?]

– / Có thể coi vậy./

Tôi hỏi Russia:

– Có sao không ông già?

Thế sao ông ở đây?

– À...

Ta muốn thống trị thế giới nên trong lúc đánh nhau với dũng giả, tại vì nó có cơ bắp to và săn chắc quá nên ta bị hắn phong ấn thôi.

( Au: Thằng cha đó là Sora Ueshita- 1 nhân vật quan trọng.)

– Đó là ai mà mạnh thế?

Đột nhiên Russia hí hửng hỏi tôi:

– Ta ở đây 1 mình cô đơn lắm, hay là lập kế ước bạn bè với ta nhé?

Bằng cách đặt tên và hợp đồng máu được không?- Mắt ông sáng lên.

– Ông bao nhiêu tuổi thế?

– ...

Ok...

Bà trẻ..mẹ trẻ sẽ là Hina Chaosverse no... huyết hợp đồng!

– Ờ.. còn ông già sẽ là Russia eagle Ro verse no Dieus- khế ước máu!

– Rồi!

Giờ thì tôi sẽ chỉ đường cho bà nhé!

Tôi có thể đọc được suy nghĩ của bà rồi, bà trẻ...

Ừ!

Tốt!

Mà... mình cũng nên hấp thụ chỗ mana này thôi chứ kiểu này thì đâm đầu vào cục đá...

– / Ờ, quả thực là dòng máu của bà nội cháu hay ác ma thủy tổ ám tố: Yamiko- thực quỷ ma vương!/

– [ Cháu biết mà, bà không cần nói đâu.]

– / Đúng rồi đấy!/ ( Au: hệ thống lúc đầu của "Mizu"?)

– [ Ngươi là cái thá gì mà lúc nào cũng chõ mõm vào nói mà không giới thiệu bản thân thế?]

– /.../

– [ Đm...]

Mà thôi.

– " Thực ma đế."

– / Heh!

Khoan..sao cháu dùng được nó??/

– [ Do có kĩ năng "tước đoạt Đế"]

– / Ta chả thế hiểu cháu.../

Kệ bà, dù sao thì..

– Thôi, ông bạn- Russia ơi!

"Dịch chuyển" tôi đi!

Russia nhìn như đang sắp nôn đến nơi ấy...

Russia hỏi:

– Sao tự nhiên nói giọng lạ thế?

Nhanh hộ cái...*vù vùu...* Hina quay trở về với nhóm, ngay lập tức, Yoake nhảy vồ đến:

– Mizuu??!

Em đi đâu thế?

Chị lo lắm đấy!

Hina ôm Yoake, mỉm cười:

– Em chỉ đi lạc 1 chút thôi, có người đã giúp đỡ em rồi.

Sau đó, họ cùng nhau đi vào Thánh Quốc Luberon, đi vào thành phố...

Tại hội chợ Roron...:

– Mizu, ở đây có ruy băng màu đen này, trông đẹp chứ?

Dù là màu đen nhưng nó lại có sự quyến rũ và bí ẩn của 1 thứ gì đó như hư vô.

Quả thật màu sắc nào cũng có mặt đẹp và mặt xấu của riêng mình hết nhỉ??- Yoake vui vẻ chỉ vào cái ruy băng buộc tóc ở gian hàng khá là sang trọng của một quý tộc sùng bái đạo Beryl...

Cô ấy là Ciel Rossowa, cô gật đầu tiến đến chỗ chúng tôi giải thích về ý nghĩa của cái dây buộc tóc này:

– Phải đó dũng giả Yoake...

Nó thật sự rất đẹp!

Nhưng bản gốc của nó vẫn là đẹp nhất...

Vì nó là dây buộc tóc của đức mẹ mà.. phải chứ?

Yoake gật đầu đồng tình, nhưng Hina thì lắc đầu phủ định nó:

– Không, nó không phải chỉ vì thế.

Màu sắc không quan trọng, đằng sau nó phải có ẩn khúc nào đó...

Beryl- sama lấy nó ở đâu nhỉ?

Liệu cái dây buộc tóc đó có nhuốm máu và mưa không?

Giống như "lúc đó"..?

Ciel Rossowa- 1 cô gái không rõ nguồn gốc của gia tộc Rossowa, danh gia của Thánh Quốc...

Sau cùng đây là lần đầu tiên cô bắt gặp ai đó hỏi mình câu này:

– Nhóc kì lạ ghê..như Rin vậy..dù ta là kẻ tạo ra gia tộc Albert nhưng cô bé là người đầu tiên hỏi ta câu đó đó ( Au: ý cổ là cổ đã sống mấy chục nghìn năm xuân xanh nhưng đây là lần đầu gặp một đứa hỏi bả câu này, Albert chính là tên thật của Rossowa.)

Cô nói tiếp:

– Được!

Vậy ta sẽ chỉ nói duy nhất một lần thôi, đó là dây buộc tóc của Stella- chị gái của Beryl, người mà Beryl yêu quý nhất...

Vì là một thiên quỷ nên Quốc gia Ma Quốc của cô đã bị tàn sát vào những năm 3000-3050.

Cô ấy đã gặp ta.. và ta cùng Beryl đã xảy ra một số chuyện, đến bây giờ!

Dây buộc tóc đó nói lên tất cả, nó là nhân chứng cho chuỗi lịch sử đau thương bị quên lãng...

Vì nó quan trọng như thế nên mới ở trên Quốc huy của Thánh Quốc.

Hai người đang định đến hoàng cung để gặp Beryl à?

Ashita- dũng giả thiên sứ đâu?

Yoake khó hiểu:

– Khoan... cái gì dũng giả cơ?

–...

Không có gì...

Thế là tôi và Yoake cùng đi đến hoàng cung, nhưng cũng lạ ghê, Ashita đâu rồi?

Dù có bảo là đi vắng như thế nhưng không có sự hiện diện của cậu ta...

Yoake mở cửa phòng họp của Beryl, người đó là đức mẹ à?

Đẹp thật...

Mở cửa ra, một khung cảnh không mấy tốt đẹp gì hiện lên trước mắt, nồng nặc mùi yaoi: Một thằng đang ép thằng kia vào tường, thằng còn lại chống chế:

– TÊN BIẾN THÁI KHÔNG RÕ GIỚI TÍNH KIA!

NHẶT LIÊM SỈ!!!
 
Never End ( Ss1: Be )
C8: Gặp gỡ hội đồng Jubemite


À!

Phải rồi...

Thằng bị ép vào tường là Julius- Hoàng đế của Đảng Quốc xã và thằng ép Julius vào tường kia là Nicolas- thánh của đế quốc người chi phối trong bóng tối ở Hoàng gia. ( Au: tức là kiểu hoàng đế của Đế Quốc bị Nicolas chi phối ấy-).

Khi vừa thấy cảnh này, Beryl liền đùng đùng sát khí hướng về phía Nicolas:

– N-Nicolas..., đồ biến thái ăn tạp kia!

Đây là chỗ gì mà không làm cái trò mèo này hả?

Ừ.. là giáo đường ngoại thương chứ sao..

Beryl là một nữ trinh đầy sự thuần khiết và thủy chung mà, gặp cái cảnh này thì giận cũng phải.

Đột nhiên, Julius gân mặt lên đấm vào bụng Nicolas, và sau đó chắc ai cũng biết...

Nicolas đập vào tường và bay ra ngoài hoàng cung...

Thế này thì đành phải tốn tiền sửa tường rồi...

Beryl thở dài vì "cái chuyện này" sẽ xảy ra bao nhiêu lần nữa đây?

Julius cúi đầu xin lỗi:

– Xin lỗi vì chuyện đó.. ta là Julius, cô là dũng giả Yoake nhỉ?

Cúi 10° thôi...

Yoake mỉm cười:

– À không sao đâu!

Tôi thấy nó không có vấn đề gì...

Tôi là Yoake Kazuie, rất vui được gặp ngài!

Yulius nhìn Hina, đặt ra một câu hỏi khiến Yoake khá là bế tắc:

– Vậy...

Chỉ vì con quỷ không rõ danh tính này mà cô đã quay ngược thời gian sao?

Yoake giật mình, người run rẩy:

– Ông..ông biết về nó?

Làm thế nào mà...

Hầu hết những người không bị ảnh hưởng bởi quay ngược thời gian chả có mấy ai đâu đặc biệt là Yoake, Julius gọi tên:

– Temps!

Ông mang Kuroe ra đây giải thích đi!

Temps- Ma thần, ác ma thời tố thủy tổ, ông ta giờ là vua của Ma Quốc.

Temps đi ra, từ nãy đến giờ ông ta chỉ đứng ở sau bức tường hóng chuyện, giờ bị gọi ra trông kiểu rất chi là chán đời:

– Kuroe!!- Ông ta gọi.

Một nữ elf- nhĩ trường tộc đi ra.

Cô ấy rất giống với Yoake, chỉ khác là cô ấy trông như một con nhóc tiểu học vậy, và không có nốt ruồi ở miệng.

Cô ấy giải thích:

– Vì Julius có mana hủy diệt, Beryl có mana băng hoại, Nicolas có mana đảo nghịch, đó đều là những mana không định luật và ở cấp cao hơn so với mana thời gian nên không bị ảnh hưởng...

Yoake à~ biết dùng não và thu thập thông tin đi- kiếp trước của ta và cũng là kiếp sau của ta~

( Au: Chapter 300 mấy bạn sẽ hiểu vì sao lại vừa là kiếp trước, vừa là kiếp sau, yên tâm vì Kuroe dễ hiểu hơn Rin nhiều.)

Yoake suy nghĩ nhìn Kuroe:

– «Cô gái trước mặt mình là mình ư?...»

Hina nhìn Yoake phát là hiểu shishou này chả hiểu cái gì rồi...

Cô bé thở dài bất mãn:

– Shishou, chị có hiểu gì không?

Nó là như thế này: Yoake chết đã được gọi là một sự sắp xếp rồi, sau khi chết chị sẽ chuyển sinh về quá khứ của Shiawasu, trở thành elf, và cô ấy chính là Kuroe đây!

Nhưng cô ấy trở về mấy nghìn năm trước để làm gì đó, khi trở về quá khứ mấy nghìn năm trước, cô ấy trở thành Tachibana Kuroe ở cùng Yuuki Hinata và lại chết rồi chuyển sinh thành chị!

Đó là những gì em có thể tóm tắt.

Kuroe ở đó gật đầu, so với Yoake thì cô ấy có vẻ trưởng thành hơn nhiều, dù hai người họ gần như là một chứ bộ...

Yoake quay vòng vòng và chợt hỏi lại:

– Wait...

Có nghĩa là vì một lý do gì đó mà ở dòng thời gian này chị sẽ chết và chuyển sinh thành một nhĩ trường tộc ở quá khứ cách đây một thời gian tại Shiawasu?

Và sau đó, chị tên là Kuroe?

Rồi chị tương lai kiếp sau sẽ gặp cái gì đó khủng khiếp và trở về du hành thời gian đến quá khứ mấy nghìn năm trước và gặp Yuuki- chan?

Và lại có gì đó xảy ra ở quá khứ, Kuroe chết và chuyển sinh thành chị ở Hiroshima năm 1934 à?

Hina nở hoa luôn, cuối cùng shishou đầu ngu cũng đã thông minh hơn rồi, cuộc đời thật nhiệm màu làm sao!

Temps dừng lại và bắt đầu cuộc họp:

– Dừng ở đây thôi, cuộc họp mau sớm bắt đầu đi!

Beryl thì bảo chúng tôi ra sau lưng bà ấy đứng, Kuroe cầm tờ giấy đọc:

– Hội đồng Jubemite bắt đầu cuộc họp gồm: Đức mẹ Beryl, thánh Nicolas, Hoàng đế Temps, Thủ tướng Julius, cựu thần Kuroe, dũng giả Yoake, Yumi Homura, Albert Ciel dũng giả, Ma thần Yuuki, thiên sứ Ashita!

Yoake gào lên:

– Khoan!!!

Vì sao Yumi và Yuuki lại có thể cùng xuất hiện?

Họ đều chết rồi mà?

Hina kéo Yuuki lại:

– 2 người họ chưa chết hẳn, họ vẫn ở bên trong em.

Vốn dĩ em với họ khác nhau một trời một vực.

Nhưng về tinh thần và quy luật thì em và họ đều là một với nhau, cùng chung một linh hồn.

Chị có hiểu nhân cách là gì không?

Kuroe nói thêm:

– Nhưng không sao đâu.

Dù sao thì cũng chỉ vài năm nữa thôi chúng ta sẽ quên hết về k5.

Yumi trở lại và dùng natropero áp chế Kuroe:

– Natropero!

Kuroe...cô..

đang giấu gì tôi à?

Có phải là trước khi trở về là Tachibana Kuroe, cô biết tương lai đã có gì và cùng ai đó lập kế hoạch để đóng theo, đi theo vở kịch vòng lặp?

Temps dừng natropero lại, nhưng nó lại không thể vì natropero là năng lượng không điều kiện, không quy luật, không giới hạn.

Yumi ngẩng mặt lên nhìn xuống Temps, nở một nụ cười đầy trịnh thượng:

– Nằm mơ đê, thằng ngu ít kiến thức!

Đừng nghĩ sẽ ngăn được ta, cúi đầu xin lỗi và xì thông tin ra đi lũ hạ đẳng ngu ngốc.-

Đó!

Nói sai đâu...

Yumi là một con dị hợp đầy khó hiểu, trịnh thượng, kiêu ngạo tự luyến mà...

Yoake khóc gào lên:

– Senpai dừng lại đi!

Đằng nào thì Kuroe cũng là em mà!

Yumi tự dưng đóng đá, đứng im...

Julius ra tay dùng áp lực thần:

– Vào chỗ!

Ngay!

Cả lũ về chỗ, mặt Yumi quay mòng mòng như chong chóng:

– Kh..không, chị xin lỗi Yoake, chị xin lỗi Yoake ×N*

Beryl đưa ra vấn đề:

– Chúng tôi có một loại phát minh muốn ngoại giao!

Temps, Julius, Nicolas nghe chứ?

Nó là một loại công cụ đặc biệt hiệu là máy móc cơ khí sử dụng dầu, xăng để chạy!

Nicolas giật mình:

– Là máy kéo sợi Bry đó sao?

– Phải, máy kéo sợi đó đây!

Tôi sẽ xuất khẩu cho Đảng Quốc xã, Đế Quốc, Ma Quốc, có ai chấp nhận chứ?

Nicolas:

– Ta chấp nhận nếu chi phí chi dưới 100 euro.

Ta không có giàu như cô nghĩ đâu!

Julius:

– Được, này, có thể cho ta công thức máy móc chứ?

Ta sẽ cho cô 1000 euro, cô lái chứ chỉ?

( Au: Nhìn là biết lỗi rồi mà!)

Beryl gật đầu, nhìn về Temps.

Tên đó đang tính chi phí lãi, lỗ, chi, thu của lần này...

Rồi đưa cho Kuroe, Kuroe nhìn Yumi.

Nhận thấy ánh mắt của Kuroe, Yumi gật đầu và giải phóng tạm thời Yuuki Hianata...

Yuuki Hinata được giải phóng, chạy đến ôm Kuroe:

– Kuroooo- san!!

Tớ nhớ cậu lắm á!

Sao rồi?!

Chi phí và lợi nhuận hả?

Đưa tớ xem nào.

Rồi!

Tớ sẽ sử dụng kỹ năng quản lý đất nước bao lâu nay của tớ cùng Rin nhé!

Yoake nhìn thấy 2 người họ thân thiết thì nổi máu ghen.

Ashita búng trán Yoake, làm vẻ mặt bất lực:

– Dù họ là một, nhưng họ không hề giống nhau, Yuuki khác Mizu và Yuki!

Yoake ngồi bệt xuống chán đời.

Một lúc sau đó, Temps chấp nhất nhận mặc cả kiểu: "nhà tôi nghèo, cho tôi công thức, tôi cho cô 700 euro T-T" kiểu vậy.

Temps:

– Vậy tôi sẽ cho cô phần dầu mỏ dồi dào của tôi nhé?

Đổi lại, cô có thể cho tôi vật phẩm và kiến thức cơ khí máy móc chứ?

Beryl giơ ngón cái lên.

Julius thì chỉ cần kiến thức cơ khí là ok rồi, Nicolas thì lại thiếu dầu nên đành phải trao đổi nguồn nhân lực.

Dù sao thì phương Nam nhiều người đến mức chắc 1km² đất phải đo đầy đủ từng năm 1, vì mật độ dân số tăng quá nhanh...

Sau khi cuộc họp kết thúc.

Hina, Yumi, Yuuki đã hiểu đôi chút về cái đồng hội này rồi, nói chung là bốn quốc gia mạnh và phát triển nhất cùng trong một hội đồng nhưng là các kẻ đứng đầu ngoại giao.

Luberon là nơi phát triển nhất nên họ sẽ đặt trụ sở ở đây.

Beryl dẫn nhóm Yoake về phòng, một căn phòng na ná kiểu nhà Nhật:

– Đây là nhà cũ của con đó, con nhớ chứ?

Yoake nhìn vào căn phòng, bất giác ứa nước mắt:

– Mẹ à...con nhớ chứ!

Cảm ơn vì luôn giữ yên nó...

Beryl ôm Yoake, hôn vào trán cô:

– Chúng ta làm như quá khứ chút cũng được.

Yoake gật đầu:

– Không sao đâu, mẹ luôn là mẹ nuôi con mà...

Ashita mỉm cười, cảm thấy nhẹ nhõm bởi ít nhất bên cạnh cậu còn một người tốt như Yoake.

"Không bị nhiễm bẩn bởi hoàn cảnh".

– Nhưng 1 khi Kuroe hình thành và Yoake chết đi trong em ấy, thì có thể sẽ giống như Mizu trở thành tôi thôi."

- Hina nói với Ashita.

Ashita im lặng, tỏ vẻ khó chịu:

– Dừng việc đọc suy nghĩ người khác đi...

Nhưng suy nghĩ của nhóc thì ta đồng ý đấy, vua tàn bạo!...
 
Never End ( Ss1: Be )
C9: Lần đầu tiên đến trường


( Au: trong giấc mơ của Hina.)

Hmm?

Mình đang ngủ mà, sao mình lại ở trường học?

Hơn nữa...

đây là cơ thể của Yuuki mà?

Sao mình lại đi học vậy nhỉ...

Tôi bất giác khóc, bởi lẽ vì quá nhớ tháng ngày yên bình này chăng?

Hẳn vậy rồi, có thể đây là mơ- một giấc mơ đẹp, một giấc mơ đẹp về những tháng ngày đã phai tàn nhỉ...?

Giống như cây hoa anh đào này vậy..

– Ara~ Yuuki Hinata- chan~♡

Một tiếng gọi ma mị quen thuộc trước mặt tôi, nó là của Rin- bạn thân của tôi, mặc dù hiện thực thì cả hai đã chẳng gặp nhau lần nào nữa rồi...

Hayashi Rin...

Một con bạn quái dị, cũng nên trả lời nhỉ?..:

– Aha!

Gì thế, Rin?

Rin ngồi lên bàn, đưa cho tôi kẹo mút đang ngậm trong miệng cậu ấy, cười tươi bảo:

– "A a" nàoo~

Đm!

Tao yếu yuri:

– Đây là hôn gián tiếp đó!

Rin, cậu đang muốn gì?

Ở đây không có Shoujo Ai đâu!

Rin chán nản đút lại kẹo vào miệng:

– Hah~ trêu tí mà làm căng vậy.

Nè!

Đi học ở Luberon- Royaler đi!

Tôi học ở đó đó!

Hina, tôi chờ cậu, giấc mộng này sẽ sớm kết thúc thôi...

Và những ký ức vỡ vụn trong cậu sẽ sớm bị quên lãng thôi, hưởng thụ đi~

Đột nhiên lúc đó, tôi tỉnh dậy...

Quả nhiên, như Rin trong giấc mơ nói, các ký ức đó dần biến mất khỏi đầu mình.

Nó đang bị lãng quên dần đi...

Lẽ nào..

Rin trong giấc mơ đó không hề bình thường..?

Cô ấy đang ở Luberon Royaler school ư?

Cô ấy còn biết tôi đang mơ, dù có Là một người ở trong mơ?!

Thế này thì chỉ có xâm nhập vào giấc mơ của người khác...

Nhưng hình như Beryl cai quản toàn bộ nên tìm bà ta hỏi tí vậy.

Tôi đi tìm bà ấy bằng cách dùng thần nhãn: "xác định thực thể", bà ấy ở trong tầng cao nhất của nhà thờ...

Trong đó có gì đấy không bình thường, đó là năng lượng hủy diệt không định luật...?

Như Rin ấy..

Tôi liền dịch chuyển đến chỗ Beryl.

Huh?

Bà ấy đang gục đầu vào 1 tảng Ma thạch và ôm tảng còn lại bên cạnh...Sao tự nhiên lại ôm t-...

Không!?

Nó không chỉ là Ma thạch...

Bên trong nó có gì đó... tôi bất giác nhận ra đó là Rin, và gọi tên cô ấy:

– Rinn!!!

Beryl nhận ra tôi, tôi hốt hoảng hỏi:

– Beryl- sama!

Tôi xin lỗi, nhưng tôi muốn biết vì sao Rin- san lại ở trong đó..?

Beryl lúc này sao lại trông yếu đuối vậy, giống như 1 đứa trẻ sơ sinh ấy...:

– Đây là 2 người mà ta yêu quý nhất, chị gái và bạn thân của ta- Rin...

Cả 2 đã chết rồi, nên ta mang họ phong ấn ở đây.

Một nơi thuần túy không chèn lấn tham vọng.

Nhóc biết Rin nhỉ?

Tôi không quen cô ấy, mà là Yuuki Hinata và Hinata Dieus...:

– Không, là nhân cách khác của tôi quen Rin nên tôi cũng bị ảnh hưởng.

Beryl nhẹ nhàng hỏi:

– Vậy nhóc muốn gì ở ta?

Cần đến trường đó, tôi cầu xin Beryl:

– Ngài có thể cho tôi học ở trường Luberon Royaler được chứ ạ?

Beryl gật đầu:

– Vậy thì ta sẽ coi con như cháu ta nhé?

Cháu có muốn cùng ta đi đến đó?

Cũng được, không biết nó sẽ như thế nào nhỉ:

– Vâng!

Bà nuôi.

Một ngôi trường thiết kế theo kiểu phong cách châu Âu cổ điển dành cho quý tộc, nhưng nó cũng có vẻ bình dị...

Cơ sở vật chất cũng rất tốt, bà ấy đưa tôi đi xung quanh ngôi trường:

– Này, ta có một nơi rất tuyệt, cháu muốn đến không?

– Vâng!

Là gì thế ạ?

Bà ấy dắt tay tôi đi một lúc nữa ra sau ngôi trường, có hàng cây cổ thụ, bức tường cao khủng khiếp làm bằng thép, có 1 đống cây leo lên trên nó.

Beryl dang cánh ra, đôi cánh thiên sứ thật sự rất đẹp, bà ấy bế tôi bay lên.

Lên đến trên đỉnh cây chính thụ có một ngôi nhà gỗ, bà ấy đặt chân xuống thì thầm mỉm cười:

– Nhìn ra đằng sau lưng cháu đi, đó là cánh đồng oải hương của Luberon đó~

Đây... là cánh đồng oải hương.. cùng với cảnh hoàng hôn vừa lãng mạn vừa hùng vĩ này, tôi bất giác dang đôi cánh của mình ra lượn trên bầu trời, nó thật sự là một phong cảnh mang đầy sự cám dỗ.

Sáng ngày hôm sau tôi đến chỗ Yoake thông báo, chị ấy kiểu:

– Ahh!

Sau cùng thì em vẫn là một đứa trẻ nhỉ?

Hành động tò mò muốn đến lớp của em thật cute~

Àh...

Chị bị ngu à?

Dù là một con nhóc nhưng bên trong có giống bề ngoài đâu.

Thật lòng thì chỉ có Mizu là nhân cách duy nhất trẻ trâu, không bị điên và hiền từ thôi!

Sau đó, Yoake bế tôi chạy đến trường luôn, vô lý vl?..

Vị trí của tôi là ở giữa, bên trái, cả lớp có mỗi 9 cái bàn..

Thực chất hôm trước khi đi quanh trường, tôi thấy một con nhóc giống y hệt Rin hồi tiểu học.

Con nhóc đó thấy tôi ngoài cửa sổ, nó cười cười rồi giơ ngón giữa và ngón trỏ lên.

Cười đậm chất thương hiệu Rin luôn, nhìn mà trầm cảm...

Tôi đứng ngoài cửa chính của lớp chờ cô giáo ra đón.

Sensei của tôi,...

Khoan!

Đáng lẽ cô ta phải là thương nhân chứ?

Ciel?

Cô làm bao nhiêu nghề thế??

Ahh!!:

– [ Jaune!!]

– / Vâng?/

– [ Tại sao Ciel lại ở đây làm giáo viên?

Cô ta làm bao nhiêu nghề vậy?]

– / Cô ấy ở khắp mọi nơi, làm gián điệp mọi chỗ, tất cả nghề cô ấy đều làm, cả hoạt động tình báo nữa.

Để làm nhiều việc cùng một lúc như vậy, cô ấy sẽ phải sử dụng phân thân, thực thể song song./

– [ Ồ...

Đã hiểu, thank!

Thế ngươi tên thật là gì?]

– / Ngài có thể gọi tôi là Leon./

– [ Vậy Jaune là gì?]

– / Jaune là tôi khi ngài là Yuuki, nhưng giờ tôi là thần trí nhân hạch trợ nên Leon là tên Hinata trao cho.../

– [ Là Hinata sao?

Này hãy cho ta biết..

Hinata sinh ra từ đâu?]

– / Ừm...

Ngài không cần biết./

– [ Nói!]

– / Xin lỗi!

Tôi không thể, nó không thể tiết lộ!

Làm ơn tha cho tôi, đừng bắt ép tôi, ngài giết tôi đi cũng được nhưng tôi vẫn sẽ không nói..

"Rin"!/

Sao lại...gì chứ?

Chẳng lẽ nó cũng giấu mình thứ gì đó?

Mình nghe thấy Rin.. lẽ nào.. nó là kế hoạch của Rin?

Không sao...để hỏi Rin sau vậy.

Tôi bước vào lớp sau Ciel, đứng trên bục giảng tôi ngẩng cao đầu nhìn xuống cười nhếch mép trịnh thượng:

– Hãy biết hãnh diện và cảm thấy mình may mắn vì các ngươi được học cùng ta!

Lũ người ngu ngốc!

Ta là thiên sứ « Xạo quần đó, thực chất là quỷ thiên sứ.» thuần khiết của đức mẹ đó!

Tôn sùng và cúi đầu trước ta đi!

Ấy cái kiểu kiêu ngạo này, chắc là do ảnh hưởng của Yumi, hẳn vậy rồi.

– Thì sao?

– Cô hỏi gì?

Chúng ta là 1 nên đừng cố cãi nhau- Yumi thái độ nói.

Cả lớp im lặng, đột nhiên 1 con nhóc.. không!

Nó là Rin, chắc chắn luôn!

Tồn tại 1 thực thể song song của Rin, nó hiện lên trên đầu kìa!

Chỉ có tôi thấy nó thôi vì tôi có kamigan.

– Hoh!

Hina-chan~ Rin đây, bọn mình ngồi cùng nhau nhé!

Tãm hãm cái tính trịnh thượng đó của Yumi lại đi, ra đây!

Ồ, Rin phiền phức đây rồi, Ciel vỗ tay lại:

– Rồi, em vào chỗ đi, em có thể ngồi cạnh bạn ấy.

Cô là Shieru Sasaki!

Rất vui khi được làm giáo viên của các em!

– Vâng, em cũng thế Ciel- sensei!

( Au: Shieru phát âm gần giống với Ciel nên bả mới lấy tên đó, chứ thực chất thì tên bả trong tiếng Nhật là Sora cơ, Sora: bầu trời 空, chứ Ciel không có nghĩa dạy dỗ như Shieru đâu.)

Vậy là từ giờ, mình... sẽ đến trường nhỉ?

Tôi sẽ chờ câu trả lời của cậu đấy..Rin à...Hinata..trước đó là ai? và từ đâu ra...?
 
Never End ( Ss1: Be )
Thông báo


Hố thì vẫn còn nhiều vcl, chap thì đang thiếu oeoeoeo, tớ sẽ cố gắng lắp lại dần dần
 
Back
Top Bottom