Siêu Nhiên [ đn kny ] Trùng sinh thành kochou kanae

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
265931563-256-k296667.jpg

[ Đn Kny ] Trùng Sinh Thành Kochou Kanae
Tác giả: Ajisai111
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Thạch Anh Nhã là một cô gái với vẻ ngoài xinh đẹp như một viên ngọc lam tinh khiết, là một thiên tài về y học hiện tại cô đang làm bác sĩ tại bệnh viện nổi tiếng, khả năng tiếp thu của cô về mọi mặt rất cao,....
*Lưu ý : đây là harem chứ ko phải 1vs1, sẽ có nhiều lỗi trong quá trình viết, chỉ nhận sự góp ý chứ ko nhận gạch đá,..v.v.​
 
[ Đn Kny ] Trùng Sinh Thành Kochou Kanae
Chap 1


" oe oe "

" Ra rồi, ra rồi " tiếng nói của bà đỡ đẻ vang lên trong căn nhà gỗ ở trên núi Trong căn nhà gỗ ấy sau khi đứa bé cất tiếng lên thì những bông hoa xung quanh bắt đầu nở rộ, một đàn bướm bay xung quanh trong ngôi nhà gỗ " đây là đâu " cô

" sao cơ thể mình lại nhỏ như vậy " cô nhìn xuống bàn tay mình mà thắc mắc " ko lẽ mình đã tái kiếp, nhưng cho dù có tái kiếp thì phải quên hết chứ mình vẫn còn nhớ kĩ ức cũ hay là mình quên uống cach mạnh bà " cô" là một đứa bé gái " bà đỡ đẻ liền ẵm cô ra, tắm rữa rồi đưa cô cho mẹ mình " mình à mình nên đặt tên gì cho con bé đây " mẹ cô liền quay qua chồng mình hỏi

" để ta nghĩ xem "cha cô trầm ngâm suy nghĩ nên đặt cái tên nào phù hợp cho cô" hay là kanae đi " cha cô nhìn qua cửa sổ một lúc rồi nói

" tên rất đẹp, vậy từ nay con sẽ là kochou kanae " mẹ cô nở nụ cười hạnh phúc " Kochou kanae sao, vậy đây là nước nhật " mặc dù đang nói nhưng khi cô phát ra đều là oe oe trong mắt người khác

_________12 năm sau_________

" Shinobu này em có đi lễ hội tối nay ko " hiện tại cô đang hỏi đứa em gái nhỏ hơn mình 2 tuổi " đương nhiên là có rồi chị "

Một giọng nói ngọt ngào cất lên trả lời cô, cùng với vẻ ngoài xinh xắn, mái tóc màu đen chuyển dần xuống màu tím ở phần đuôi đc búi theo kiểu yakaimaki với môt con bướm sau đầu , điểm đặc biệt là đôi mắt giống côn trùng, đây là em gái cô kochou shinobu

" Vậy chúng ta chuẩn bị rồi đi " cô

" Vâng " shinobu

_______tua đến lễ hội________

" Có ngon ko hả shinobu " cô cầm kẹo hỏi em gái mình

" Rất ngon ạ " shinobu gật đầu rồi ăn tiếp

" Chị cũng mau ăn đi " shinobu dần ăn rồi quýt qua cô nói

" ừm " cô cầm cây kẹo lêb ăn

( Ảnh minh họa )

_________Một lúc sau________

"Hoa anh đào đẹp quá đi " shinobu nhìn chằm chằm những cây hoa anh đào

" Đúng là đẹp thiệt " cô lên tiếng cảm thán

" Đi chơi nào shinobu " cô cầm tay shinobu chạy đi khắp mọi nơi

" Này chạy chậm thôi các con coi chừng té đấy " mẹ cô lo lắng

" Thôi mình để tụi nó chơi đi, hiếm khi gia đình mình mới xuống làng chơi mà " cha cô lên tiếng khiêng ngăn

" Để tụi nó chơi đi " cha cô

" Thôi đc rồi nếu mình đã nói như vậy thì để tụi bó chơi vậy " mẹ cô
 
[ Đn Kny ] Trùng Sinh Thành Kochou Kanae
Chap 2


" Mọi thứ tốt đẹp thì chẳng bao giờ là chọn vẹn "

Kochou kanae

_______giải phân cách________

Sau khi đi lễ hội xong cô, shinobu và ba mẹ quay về ngôi nhà gỗ của mình.

_

___Tại nhà____________

" Hôm nay đi chơi có vui ko " ba cô ôn hòa hỏi

" dạ rất là vui " cô cùng shinobu đồng thanh trả lời ba mình

" cũng đã nửa đêm rồi các con mau đi ngủ đi " mẹ cô nhắc nhở nói

" mẹ ơi cho tụi con thức đi đc ko mẹ " shinobu nắm tay mẹ năn nỉ

" đúng đấy mẹ cho tụi con thức đi, tụi con sẽ phụ ba mẹ cho thêm hai người công việc sẽ nhanh hơn " cô cùng hùa theo đứa em gái mình, nắm tay còn lại của mẹ mà lắc lắc" thôi đc rồi, nhưng đừng làm quá sức nhé " mẹ cô cũng cho phép hai cô thức

" tuyệt vời " shinobu vui vẻ la lên một tiếng, cô phì cười với bộ dáng đáng yêu của Chúng tôi đang cười nói vui vẻ thì thì cô ngửi được mùi máu đâu đây, ba tôi chạy vào với vẻ hoảng hốt

" Mình sao thế, vết thương này nữa là sao " mẹ cô liền chạy đến đỡ ba cô hỏ hang Cô và shinobu định đến chỗ ba cô thì

" Hai đứa mau chạy đi " cha cô

Rầm rầm

" Con quỷ đến rồi, em mau dẫn hai đứa trốn đi " cha cô nói xong liền cầm cây rìu đứng dậy

" quỷ sao " mẹ cô bất ngờ vì từ trước đây quỷ chỉ là những câu chuyện từ xa xưa vậy mà nó có tồn tại " Đc rồi hai con mau nấp vào cái tủ này dù có chuyện gì cũng ko đc bước ra ngoài " mẹ cô để hai cô vào tủ rồi dặn dò Nhưng chưa kịp đóng tủ thì một việc kinh hoàng đã xảy ra cả ba và mẹ cô gì che chở mà đã bị con quỷ giết chết máu bắn lên khuôn mặt của cả hai cô

" Ko thể nào ba ơi mẹ ơi " cô ôm em gái mình shinobu run rẩy nước mắt từ bao giờ rơi xuống Con quỷ vừa nhìn thấy hai cô liền định ăn thì từ đâu một người đàn ông cao lớn cầm một cái chì với dây xích quay vòng vòng giết chết con quỷ " Ai di đà phật cầu mong hai người đc siêu thoát " người đàn ông với chiếc áo haori màu và khắp áo là những lá bùa " hức....hức chị ơi đều tại lũ quỷ tàn ác đó khiến cho gia đình mình tan vỡ, em căm hận chúng " shinobu trong vòng tay của cô mà nói ánh mắt tựa như côn trùng chứa đầy sự căm thù đối với lũ quỷ " Chúng ta sẽ tham gia sát quỷ đoàn để ko một ai phải rơi vào hoàn cảnh như chúng ta " dù nước mắt vẫn còn trên mi mắt nhưng cô vẫn nở một nụ cười trên môi

Buổi tối hôm đó cô và shinobu đã thề rằng sẽ tiêu diệt lũ quỷ và ko để một ai phải chịu đựng những hoàn cảnh như hai cô ________Mấy năm sau _______

Sau bao nhiêu năm cố gắng luyện tập ko ngừng giờ đây cô đã trở thành một trụ cột của sát quỷ đoàn " này tomioka_san anh có thấy ánh trăng hôm nay thật đẹp ko " cô đang chạy tới ngọn núi nào đó làm nhiệm vụ, quay qua mỉm cười nhìn người con trai với mái tóc màu xanh buộc đuôi ngựa về phía sau , đôi mắt xanh thẳm yên tĩnh như mặt hồ ko gợn sóng mặc trang phục tiêu chuẩn của sát quỷ đoàn với chiếc áo haori hai màu ( au : mình ko giỏi trong việc miêu tả lắm mong m.n thông cảm )" ừm " người vừa đc cô hỏi liền lên tiếng trả lời rồi vẫn chạy lên núi làm nhiệm vụ

___________hết chap __________

Ghi chú

" đây là lời nói

* đây là suy nghĩ
 
[ Đn Kny ] Trùng Sinh Thành Kochou Kanae
Chap 3


Đến nơi thì cô thấy những tân binh ở đây đều đã chết hết " xem ra chúng ta đến trễ hết rồi " cô nhìn xung quanh một lượt rồi cất tiếng nói

" đi tiếp thôi " giyuu quay qua nói với cô rồi cả hai cùng chạy đi tiếp " tomioka_san này ta tách nhau ra đi, tui sẽ lo liệu phía Tây còn anh thì phía bắc nha~ " cô nói xong chưa đợi giyuu trả lời, liền mỉm cười rồi biến mất hướng về phía tây mà đi * lúc nào nhiệm vụ chung với mình cô ấy đều tách ra, ko lẽ cô ấy ghét mình đến thế sao* bên trong thì đang rất rối với đống suy nghĩ mà bên ngoài thì giyuu vẫn giữ dáng vẻ thường ngày mà chạy tiếpỞ chỗ cô đang chạy thì bắt gặp hai tân binh trên người đầy vết thương nhưng vẫn cầm chặt katana trên tay đang đấu với một con quỷ, con quỷ liền dùng những cây gai tấn công hai thanh niên ấy cô liền ko chần chừ nhảy lên chém hết những cây gai ấy " hai cậu cầm cự đến lúc này là đã giỏi lắm rồi " cô mỉm cười đứng trước hai tân binh xoay đầu nói " chuyện còn lại cứ để ta " cô mỉm cười nhìn con quỷ với đôi mắt khắc chữ hạ nhị còn con quỷ thì rất ngạc nhiên gai của nó rất cứng vậy mà cô ta cắt chúng ra một cách dễ dàng nó bắt đầu hơi sợ hãi * không đc sợ dù sao mình cũng là hạ huyền nhị làm sao mà thua một đứa con gái loài người đc * con quỷ liền trấn an bản thân rồi lấy lại cái vẻ kiêu ngạo của mình " tưởng có thể chém đc những cây gai của ta là sẽ chặt đc cổ ta sao đúng là nữ nhân ngu ngốc " hạ huyền nhị khinh bỉ nhìn cô " ara~ara tương lai thì sẽ ko biết trước đc đều gì đâu " cô mỉm cười ko chút sợ hãi nhìn vào mắt con quỷ

" đừng có nhìn ta bằng ánh mắt thương hại đó " hạ huyền nhị tức giận liền phóng ra những dây gai về phía cô Cô liền né những dây gai một cách dễ dàng rồi cầm katana trên tay lướt qua hạ huyền nhị cái đầu của con quỷ rơi xuống

" sao có thể chứ " con quỷ ko tin vào mắt mình nó lại bị chặt đầu bởi một đứa con gái Lúc cô xoay người vũ những vết máu còn xót lại, thì nó nhìn thấy trên katana của cô có khắc 4 chữ ác quỷ diệt sát liền chắc rằng cô là một trong những trụ cột của sát quỷ đoàn

" ánh mắt của ta dành cho ngươi ko phải là sự thương hại mà là sự thông cảm, hoa trụ của sát quỷ đoàn Kochou Kanae " cô mỉm cười nhìn con quỷ đang dần dần tan thành tro bụiSau khi giải quyết con quỷ trong thập nhị nguyệt quỷ liền đi lại chỗ hai chàng trai tân binh mà hỏi thăm " hai cậu ko sao chứ " cô mỉm cười nhìn hai tân binh sẵn đánh giá một lượt " ko sao cảm ơn cô " cậu trai lên tiếng, giọng của cậu ta khá lớn vẻ cao lớn, trong mắt thì ánh lên sự nhiết huyết, mái tóc màu vàng phía đuôi tóc có màu đỏ , mặc trang phục sát quỷ đoàn tiêu chuẩn khoát bên ngoài chiếc áo haori màu trắng, còn cậu thanh niên kế bên có chiều cao khá khiêm tốn hơn ngươi bên cạnh , mái tóc màu đen, điểm đặc biệt ở khuôn mặt là đôi mắt hai màu bên phải là màu vàng còn bên trái là màu ngọc lam và quanh miệng thì quấn dải băng đều này làm cho cậu ta khá bí ẩn mặc trang phục tiêu chuẩn của sát quỷ đoàn cùng với áo haori màu trắng sọc đen * hình như cậu tóc vàng cam đó đã gặp ở đâu rồi nhỉ * cô trầm ngâm suy nghĩ " cảm ơn đã cứu chúng tôi, tôi là Rengoku Kyoujurou còn đây là Iguro Obanai " rengoku giới thiệu " tui cứ cảm thấy cậu quen quen thì ra là con của cựu viêm trụ " sau khi rengoku giới thiệu cô mới sực nhớ ra rồi mỉm cười nói .________góc ngoài lề _________

Văn phong của mình còn rất non nớt, hay sai chính tả nên mong mọi người thông cảm cho
 
[ Đn Kny ] Trùng Sinh Thành Kochou Kanae
Chap 4


🦋 Trang viên hồ điệp 🦋

Khi đang kiểm tra vết thương rồi băn bó cho hai người họ thì một cô gái hối hả chạy vào, mái tóc hai màu hồng chuyển dần xuống xanh lục, đôi mắt lục bảo, mặc trang phục sát quỷ đoàn nhưng có đều là áo hở ngực và váy ngắn đến đùi

" May quá hai người ko sao cả " cô gái nọ lên tiếng

" Này cô kia, cô ko nên làm ồn ở đây chứ " shinobu nổi giận lên tiếng

" Cô có biết như thế sẽ làm ảnh hưởng đến bệnh nhân ko " shinobu nhìn cô gái kia mà cục sút nói

" Thôi nào shinobu~ " cô lên tiếng khuyên ngăn em mình

" Cô ấy chỉ lo cho hai người họ quá thôi mà " cô

" Với lại chị thích em cười lên đấy shinobu~ " cô mỉm cười nói

" Ni-san à " shinobu

" Chúng ta ra ngoài thôi " cô

" Để họ còn có không gian riêng để tâm sự với nhau nữa " Cô cầm lấy tay shinobu rồi kéo ra ngoài

" Hai người có đau lắm ko " cô gái quay qua hỏi thăm rengoku và obanai

" Ko sao em ko cần quá lo đâu mitsuri " rengoku ngồi trên giường bệnh nói

" Bọn anh vẫn ổn " obanai phụ họa theo.

Sau đó bọn họ tám chuyện trên trời dưới đất, ở chỗ cô sau khi dắt ra.

" Ni-san họ sẽ làm phiền bệnh nhân mất " shinobu nhíu mày khó chịu nói với cô.

" Thôi nào shinobu em cười lên đi nào "

" Chị thích em cười lên đấy " cô mỉm cười rồi đềm đạm nói.

Đến tối

Trên nóc nhà của phòng bệnh có một bóng dáng một người đàn ông đang ngồi trên đó hưởng từng cơn gió.

" ara~ara cậu làm gì ở đây thế Iguro-san " từ bao giờ cô đã kề mặt gần sát mặt cậu

" Cậu vẫn còn bị thương, ko nên ra ngoài hóng gió đâu tránh bị cảm lạnh đấy " cô mỉm cười, lên tiếng nhắc nhở.

" Ko cần cô quan tâm đâu " Iguro lạnh lùng lên tiếng, rồi lơ cô mà chơi với con rắn Kaburamaru quấn quanh cổ của mình, cứ tưởng cô sẽ tức giận bỏ đi nhưng lại ko như obanai nghĩ."

Cậu hiện tại là bệnh nhân của tôi, kêu tôi ko quan tâm là đang trái lại với nghề nghiệp của một bác sĩ đấy "

" Cậu vẫn đang bị thương đấy tốt nhất là nghe tôi tránh vết thương bị rách hay bị cảm lạnh nữa mà vô phòng mà nghĩ đi " cô mỉm cười ôn nhu nói đây ko phải là lần đầu cô gặp bệnh nhân như cậu ta."

Cô đúng là phiền phức mà " Iguro khó chịu nhìn qua cô

" Ara~ thôi nào tôi chỉ lo cho cậu thôi mà " cô mỉm cười nhìn Iguro, đôi mắt màu tím oải hương tràn ngập sự lo lắng ko một chút giả dối nào nhìn thẳng vào mắt hai màu của người bên cạnh.* Cô ta thật sự lo lắng cho mình sao, ko đó chỉ là giả dối thôi giống như bọn họ vậy * Iguro phủ nhận hết lòng tốt của cô.

Như thấu hiểu đc suy nghĩ và sự đa nghi của Iguro, cô mỉm cười rồi nói " Nếu cậu ko tin thì chẳng sao đâu "

" Iguro-san cậu có biết ko đôi mắt cậu rất đẹp đây " cô mỉm cười quay qua nhìn chàng trai kế bên.Bây giờ cậu đang thật sự rất hoang mang chưa người nào nói mắt cậu đẹp cả nếu có nói đều sẽ nói mắt cậu kì lạ hoặc đặc biệt,...

Chứ chưa từng ai dám khen cậu cả."

Đừng có tự ti như thế chứ, mắt cậu thật sự rất đẹp " cô mỉm cười khích lệ obanai

" Thôi chúng ta mau vào trong thôi "

" Cô cứ lo chuyện của cô đi, ko cần quan tâm tới tôi " Iguro sau khi chìm đắm trong suy nghĩ xong vẫn trả lời cô một cách lạnh lùng thờ ơ nhưng giây tiếp theo khiến cậu ko khỏi bất ngờ là cô đang ẵm cậu."

Này cô đang làm gì thế, mau thả tôi xuống " nhờ có miếng băn quanh miệng nên cô ko thấy đc má cậu đang đỏ lên.

" Ko phải anh nói tôi lo chuyện của tôi sao " cô mỉm cười.

Cậu cũng hơi thắc mắc tại sao liền lên tiếng hỏi cô " Thì sao "

" Chuyện của tôi là chăm sóc các bệnh nhân mà cậu là bệnh nhân của tôi thì phải chăm sóc chứ " cô mỉm cười rồi nhảy xuống từ nóc xuống đất một cách dễ dàng."

Tôi đi về phòng là đc mau thả tôi xuống người khác nhìn bây giờ "

" Cậu đã nói rồi đấy " cô mỉm cười rồi thả Iguro xuống, nhìn Iguro bước vào phòng rồi mới quay về phòng mà ngủ.Trong phòng

Sau khi vào phòng cậu ngồi trên giường ngước mắt nhìn ánh sáng của trăng qua cửa sổ rồi nhìn con rắn Kaburamaru mà nói " Cô ta đúng là kì lạ mà đúng chứ "

Con rắn quấn quanh cổ Iguro xè xè hai tiếng như trả lời.
 
Back
Top Bottom