Những dấu chân trải dọc trên nền tuyết trắng.
Làn khói thoát ra từ trong miệng của anh, gọi anh vậy nhưng ở đây Levi mới tròn 15 tuổi mà thôi.
Nhìn mặt trời đang dần khuất sau những tán cây .Levi hơi ngừng bước chân, từ lúc anh đi đến giờ chắc cũng phải được 2,3 tiếng vậy mà đến một ngôi nhà cũng không có.
Chẳng nhẽ nơi anh sống là một vùng hẻo lánh cách xa tất cả mọi người ?
Có lẽ đi thêm chút nữa sẽ tìm được thôi..Nếu không có thì nằm ở trên tán cây cũng được , làm trinh sát thì việc thỉnh thoảng nằm trên tán cây để chờ hiệu lệnh cũng không phải là điều gì quá mới mẻ.
Mặt trời thực sự đã bị khuất đi mất , thay thế bằng ông trăng tròn đầy đặn và sáng trưng.
Levi thực sự đã không tìm được một căn nhà nào cả.
Anh đã chọn một cành cây có chiều cao lớn hơn chút so với mặt bằng các cây còn lại để leo lên nghỉ ngơi.
Anh không thích đối mặt với thú hoang hay mấy con muỗi .
Nhún nhún chút để thử độ bền của cành cây , anh chậm rãi ngồi xuống.
Levi lục trong túi còn chiếc bánh nhỏ mà Nanako cố dúi trước khi anh thực sự đi mất.
Từ tốn gặm chiếc bánh , Levi ngước đôi mắt nhìn vầng trăng .
Chà có lẽ suy đoán về việc anh đã sống và sinh hoạt ở một ngôi làng nhỏ cách xa so với mọi người là đúng.
Thời bé anh đã được nghe rằng ở ngoài kia có một thứ quái vật có thể ăn thịt con người và rằng ở trong ngôi làng này mới là an toàn nhất.
Anh hầu như không quan tâm và tỏ ra có chút khinh thường những câu chuyện như vậy.
Sột soạtAnh ngước xuống , đó là tiếng nhai nuốt và xé rách .
Hơi nhướng lông mày , anh chúi xuống một chút để nhìn kĩ hơn.
Không phụ sự mong đợi của anh, thứ âm thanh nhai nuốt kia đã ngừng lại.
Một thứ trông như người hước ra khỏi bụi cây đó.
Trên tay nó còn cầm đầu của một con thỏ, có lẽ chưa thỏa mãn lắm về bữa ăn nó đã vất lăn lóc cái đầu ấy xuống gốc cây mà Levi đang ngồi.
Thứ đó nhanh chóng chạy ra nơi khác khi phát hiện ra tiếng chim hót.
Levi nhìn chằm chằm đầu con thỏ kia , hàng lông mi nhíu lại .Có cảm giác câu trước đánh câu sau nhưng câu chuyện mà người làng kể có lẽ là chính xác.
" Hơ mình có phải cái tên mạnh nhất nhân loại như ở nơi đó đâu chứ ?
Mình chỉ cần một cuộc sống bình thường thôi .
"Nói vậy Levi tựa đầu vào cạnh cây ngủ một giấc nông.
Khi mặt trời bắt đầu lên anh chèo xuống cành cây, đi tìm con sông gần đó để rửa mặt.
Nước gần như đóng băng nên anh phải dùng cái rìu nhỏ mình mang để đập vỡ .
Trong túi anh còn một quả táo , Levi bẻ một nửa để ăn , nửa còn lại để buổi tối ăn cầm dạ.
Anh tiếp tục hành trình của mình,trời không phụ lòng người .
Anh đã tìm được một khu làng , nhưng cái làng này nó quái quái kiểu gì ấy."
Kazumi-san trông thảm quá...Cậu ấy đã bên cạnh Satoko khi cô ấy bị bắt cóc mà .."
Levi đảo mắt lên nhìn ở phía trước , có một thằng bé tóc đỏ đeo một cái hộp lớn ở trên lưng.
Anh có cảm giác người tên nhóc này đang tỏa năng lượng màu xanh vô cùng đậm, hình như có cả màu đỏ nhưng lại xuất hiện nhạt nhòa.
Xoa xoa mắt mình , Levi nghĩ việc không ăn uống trong hai ngày chắc đã khiến anh bị hoang tưởng.
Không quan tâm đến đứa nhóc đấy đấy nữa , anh táp vô quán mì ở bên tay trái ."
Một mì Udon "
" Có ngay cậu trai trẻ !"
--------
Cảm ơn đã đọc tác phẩm của tuii, nhớ ấn sao nhaaaa :3