Siêu Nhiên (Đn JSHK) Cuộc đời mới đẹp làm sao

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
25/9/25
169,564
0
36
367568408-256-k741218.jpg

(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Tác giả: ThanhMaiH011
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Nó - Ánh Ly bị chết một cách xàm xí lú nhất mọi thời đại,cái chết rất là có một - không - hai không ai sánh bằng.

Ta hỏi trời hỏi đất rằng con mặt quễ này sao chết sớm thế,tác giả ta chỉ khẽ nhấp ly trà trả lời:"Do nó sống nghiệp á!"

Vì nghiệp nên nó xuyên không với một danh phận mới - một cô bé tóc xanh nhạt hệt như bầu trời yên bình ngoài kia,đôi đồng tử xanh nhạt khẽ êm dịu với cái tên Ayaka Morisu.Tuy nhìn mặt bình yên nhưng cứ mở miệng ra là khẩu nghiệp liên tọi.

Và đến tác giả cũng chẳng biết rằng bận sau nên đá con quễ này đi đâu về đâu cho nó bớt nghiệp đây nữa...haizzz...​
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Vừa mới đi học đã sẵn trong mình ngay một kẻ thù


-Tao giảng như này hiểu chưa Hà?Bối cảnh rất chi là thơ mộng với ánh mấy trời cùng với tiếng cười trẻ thơ ở sân trường.Ngay bên ghế đá có hai con khùng đang chỉ bài cho nhau.-Ồ....Đếch hiểu mày ạ!-Hà là bạn của con Ly ngáo ngơ chuyện đời còn thông minh chuyện học kia.-Để tao giảng lại một lần nữa bài hình này rồi mày tự làm nhé con!-Ánh Ly đang rất mất khiên nhẫn khi phải dạy con mặt lờ này.-Okie bạn iu!Và một lúc lâu sau...-Hiểu chưa bè?-Ánh Ly hướng ánh mắt thân thiện nhìn về con bạn thân của mình.-Như cũ.-Hà nhìn nó bằng đôi mắt vô "số" tội làm nó tức quá lên cơ đau tim.-Người đâu!!Hộ giá,hộ giá!!!Con Ly giảng bài cho con Hà rồi chết lâm sàng rồi!!-Mấy đứa trong lớp nó khi thấy nó ngã quỵ thì kêu toáng lên rồi đưa nó đi bệnh viện.Nhưng cái kết vẫn là...đéo kịp...nó bị chuẩn đoán tăng xông máu não vì bị ức chế mạnh...Và sau đó thì...nó xuyên khôngHiện tại Ánh Ly - hay giờ đây tên nó là Ayaka Morisu đang dãy đành đạch vì cuộc sống cho nó cái chết củ chuối vl!Nó thật sự không muốn chấp nhận cái chết này!Còn bao nhiêu điều gian dở chưa kịp làm đã bị con đĩ bạn thân làm tăng xông máu chết!Thôi duyên ta đã đành,lập lại cuộc sống mới chắc hổng có sao đâu hen?Ừm...có lẽ là không sao...cho đến khi...Hôm nay Ayaka không biết bước chân nào ra đường mà đi lại đụng trúng người ta.Nó lụm cặp lên rồi cúi đầu xin lỗi người đối diện:-A!Xin lỗi anh!Tôi thật sự không cố ý!-Con gái con đứa gì đâu đi đứng mắt để lên trời,bực cả mình!-Chàng trai nó tung phải đi qua nó,còn cố ý(nó nghĩ vậy) đụng mạnh vào vai nó làm nó suýt té ngửa thêm lần nữa.Nó bĩu môi đứng thẳng dậy tử tế,phủi phủi bộ đồng phục đi học rồi tặc lưỡi phán:-Con trai con đứa gì đâu mà vô duyên,mình đã xin lỗi rồi mà còn...hứ...đếch thèm chấp với cái loại như mày!Nó thẳng bước tới trường Cao trung Học viện Kamome.Nó nghĩ chắc là mình vừa mới chuyển trường thôi,với cả mò đường đến lớp cũng hơi khó nên lên phòng nói với hiệu trưởng sẽ lẹ hơn.Thế là nó quyết định đến phòng hiệu trưởng gõ cửa hỏi phòng học.-Thầy ơi!-....-Khoảng không im lặng đến lạ thường.-Thầy ới!-....-Sự im lặng vẫn tiếp diễn.ĐM BÀ MÀY TỨC LẮM RỒI Á!!!Nó bực mình đạp tung cánh cửa xông thẳng vào phòng hiệu trưởng làm ông hiệu trưởng trong trường đang ngủ thì bật dậy,chỉnh trang kính khiết lại rồi nhìn cánh cửa đáng thương bị một cước karate làm cho bay màu về với đất mẹ thiên nhiên.Cánh cửa said:"Ủa chị ơi rốt cuộc em đã làm gì sai?"

-Em là...-Ông hiệu trưởng ngập ngừng nhìn nó.-Ayaka Morisu,17 tuổi,học sinh mới chuyển đến.-À!Vậy để thầy gọi hội trưởng hội đồng học sinh lên dẫn trò đi.Cậu ấy học cùng lớp với trò.-Ông thầy khẽ lướt danh sách rồi lên tiếng,dùng điện thoại nhắn tin gì đó với ai,chắc là giáo viên chủ nhiệm mới của nó.Nó chán chường ngồi ghế sofa gần đó đợi thầy.Chỉ một lúc sau,một cậu bạn có mái tóc màu vàng hơi nhọn và dài quanh gáy ,khuông mặt điểm trai hệt được khắc họa lên từ một nghệ nhân điêu luyện nào đó,đôi mắt của người đó cùng màu với nó.Nó sẽ đổ trước vẻ đẹp trai vô tận này của cậu trai cho đến khi cậu ấy cất tiếng:-Thưa thầy,em đến rồi ạ!Cái giọng quá quen...rất quen là đằng khác....chẳng phải đây là cái thằng cha sáng cạch mặt mình á hả?Thôi thôi cho nó xin rút lại câu từ miêu tả vừa nãy,thằng cha này xấu hoắc,xấu chọc mắt người nhìn,xấu đến mức làm mù thị giác nhân sinh,làm ta mất cảm giác về cuộc sống muôn màu.-À Morisu,đây là Minamoto Teru,hội trưởng hội đồng học sinh,là gương mặt sáng giá của trường ta!Mong Minamoto giúp bạn sau này!-Ông thầy hồ hởi giới thiệu Teru với nó rồi nhờ cậu giúp đỡ nó.Nó xin thưa,nó đếch thèm nhá!Mà trường này bị mù hay gì mà cho thằng chả này lên làm hội trưởng hội đồng học sinh?Rồi lại còn "là gương mặt sáng giá của trường"?

Trường này nên cần đi chữa mắt hết được rồi á!Ayaka tỏ thái độ không mấy hứng thú,đảo mắt tỏ vẻ ghét bỏ ra mặt,nhàn nhạt nói lại cho có lệ:-Chào cậu Minamoto.-Chào cậu....-Teru vừa ngẩn đầu lên đã nhận ra ngay cô bạn mình lỡ tung vào sáng này.Hôm nay buổi sáng cậu không hề có một tâm trạng nào là vui vẻ,với cả gặp một số rắc rối khiến cậu bực mình mà tuôn ra những lời không hay.Cậu cũng muốn xin lỗi lắm nhưng "cái tôi" đè nén lời xin lỗi của cậu xuống mà không cho cậu mở lời,với cả ở đây nói lời xin lỗi cũng không tiện.-Minamoto đưa bạn đến lớp đi em.-Thầy thúc giục làm cậu bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của chính bản thân mà tập trung vào cô gái trước mặt mình hơn.Teru lấy làm thích mái tóc xanh mây của cô nàng,sau tóc còn buộc một cái nơ xanh dương đậm trông vô cùng nổi bật và yêu kiều.Đôi đồng tử xanh dương của cô cũng giống cậu.Khí chất toát lên vẻ kiêu sa lẫn với kiêu ngạo(chắc chỉ riêng mình Teru thấy vậy).Vẻ đẹp thì khỏi phải nói,vô cùng sắc sảo.Dáng vẻ này kết hợp với bộ đồng phục của trường lại càng làm cô gái trước mặt thêm xinh xắn hơn phần nào.Thoáng nhìn chỉ muốn che chở,yêu thương.

Ủa nhưng mà khoan....đầu cậu đang nghĩ gì vậy chứ?

"Che chở,yêu thương" cái quái gì ở đây!?Chẳng nhẽ...thôi không hẳn đâu,chắc hôm nay bực mình xong cậu bị sảng ngang ấy chứ không có cái chuyện đó xảy ra đâu,nhìn mặt nhỏ có ưa gì cậu đâu,chắc là do chuyện sáng nay rồi chứ sao.Trên dãy hành lang vắng,Teru dẫn nó đi về phía lớp.Thề với chúa là đứng chung bầu khí quyển với thằng này làm nó thà đứng cùng bãi shit chó còn hơn.Nó ghét cay ghét đắng thằng con trai ngay bên cạnh mình.Còn phía Teru,cậu lại thi thoảng nhìn về phía cô,rồi lại ngượng nghịu quay mặt đi.Mãi được một lúc sau cậu mới mở lời được:-Này Ayaka...-Không thân thiết.-Ayaka nói với giọng lạnh tanh rất đỗi bình thường nhưng lại như một gáo nước lạnh tạt thẳng vào mặt Teru.-À...um...-Cậu chàng ngượng nghịu gãi đầu,pha chút đó là hơi bất ngờ vì đa phần các cô gái khi cậu chàng gọi đến tên đã đổ đứ đừ,riêng cô thì cứ như không chẳng có gì xảy ra hết cả.Nên để gỡ gạc lại một chút danh dự,Teru quyết định ra tiệt chiêu cuối😛hô ra nụ cười tỏa nắng rồi nói với chất giọng vui vẻ tự nhiên.-Morisu này...rất vui được làm quen với cậu!Tớ là Minamoto Teru!Teru rất mong chờ bản mặt của nó sẽ có một chút ửng hồng hay hành động ngượng ngùng gì đó nhưng xin thưa....đời vả vào mặt anh một chữ "say no"Thay vào đó chỉ là một câu nói lạnh nhạt cùng ánh mắt vạn lần khinh bỉ nhìn về phía anh từ vị trí của Ayaka.-Ayaka Morisu,rất KHÔNG VUI khi được làm quen.-Nó nhấn mạnh chữ "không vui để thể hiện động không thiện cảm của mình với chàng trai tóc vàng bên cạnh.Cả hai đứng trước cửa lớp cho đến khi cô giáo gọi nó vào.Nó bước vào với tướng người thẳng,kiêu ngạo.Mái tóc cũng theo đó mà phấp phới theo làn gió bay.Nó hệt như bông hoa hồng,kiêu kì và xinh đẹp nhưng cũng không kém những gai nhọn.Teru nhìn nó bước vào hoàn toàn thì cười nhẹ,đầu thầm nghĩ:"Cô gái này thật thú zị!"

Ờm....mấy nay chắc cậu chàng cũng hay thấy mama đại nhân nhà mình xem nhiều phim tổng tài quá hay sao mà xem thử,cái kết là hơi sa ngã vào thể loại phim này một chút,nói thật là chỉ "hơi" thôi nhá!Không như con mặt mâm tác giả mê chị Triệu Lộ Tư đâu!
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Làm quen với em trai của kẻ thù


-Chào mọi người!Mình là Ayaka Morisu!Mong mọi người giúp đỡ cho sau này!-Nó nở một nụ cười thật tươi trước mọi người.-Vậy em Ayaka này!Em...um...ngồi chỗ kia với bạn Minamoto Teru đi!Có gì để bạn giúp em cho nó tiện,dù gì em cũng vừa mới chuyển trường sang.-Cô giáo thân thiện chỉ cho nó chỗ trống ở bàn của Teru.Ôi má ơi!Chuyển trường thì liên quan đếch gì đến việc ngồi chung với tên đầu vàng đáng ghét kia chứ!Nhưng lời cô giáo mà tuôn ra thì cấm có cãi,nó chỉ đành uất ức đi về chỗ của mình.Còn chàng nhà ta lấy làm vui khi cô vào ngồi cùng,coi như cũng tìm hiểu luôn!Teru vui vẻ vẫy tay chào Ayaka như người quen biết từ lâu rồi ấy,ấy vậy còn bồi thêm câu làm nó muốn nhảy vào đấm cho ba má nhận đếch ra:-Không ngờ chúng ta có duyên ghê ha!Duyên duyên con cá chà bạch nhà mi!Tao đếch thèm!Nó dỗi hờn cả thế giới,dỗi hờn luôn con mẹ tác giả vì đã cho nó ngồi với cái thằng mặt đẹp mà cái nết thúi hoắc hơn cái tất đi chân kiếp trước của nó để 3 năm chưa giặt.Thôi thì đã đành,nó ngậm ngùi ngồi vào chỗ của mình,cảnh giác xích xa ghế ra rồi lấy sách vở ra học như bình thường.Còn Teru lại tìm được thú vui mới,đó chính là...chọc con gái nhà người ta giận.Tại thấy cô nàng này dễ thương khi giận nên mới có cái thú vui hết sức là mất dạy này.Trong nguyên quá trình học,môn nào làm nhóm nó chơi hệ "một mình tao cân-team",còng lưng cân luôn cả Teru.Nói thật bài ở đây dễ vãi ò!Dễ hơn Việt Nam nơi quê nhà nó.Nó ngồi mong ngóng,đợi chờ...nhưng đếch phải đợi chờ tình yêu đến như mấy dân FA nào đó mà là...đợi đến giờ ra chơi để "ta đã phóng ở trên con Mustang" chim én bay ra khỏi lớp.Đợi chán chê mê mỏi thì cuối cùng tiếng chuông hết giờ vang lên,nó như bừng tỉnh khỏi cơn mộng mị mà chuẩn bị tư thế,chỉ đợi chào cô xong là "chim én" cùng bài tập làm thêm với cái hộp bút và tập vở làm bài.Nhưng đời đét như mơ vì quả mơ nó chua vãi lìn!Nó chưa kịp "vác chân lên cổ mà chạy" thì đã bị Teru túm cổ áo lại,giọng nói của thằng cha kia vô cùng thân thiện đến mức làm nó có giác quan nhìn xa luôn,nhìn thấy hàng trăm con mắt viên đạn đang nhìn nó hệt như muốn ăn tươi nuốt sống nó không bằng ý!Đừng nhìn nó như thế,nó ngại lắm!-Nè Ayaka!Sao vậy?Cậu ngồi đây học chung với tớ luôn,tớ cũng đang tính làm bài làm thêm với nghỉ ngơi,có gì khó thì cậu có thể hỏi tớ cũng được!-Thả tôi ra coi tên kia!-Nó tách tay anh ra khỏi cổ áo mình.Nhưng sao sức con gái đọ được con trai,cộng với tên khốn này chơi xấu,bỏ cổ áo mà nắm cổ tay làm lũ con gái xung quanh sát khí đùng đùng bay về phía nó.Đã nói rồi mà thiệt tình á!Đừng nhìn nó như thế!Nó ngại lắm biết chưa!Thế là không giãy được đành chơi chiêu cuối mà chị em phụ nữ hay chơi khi bị biến thái đụng tay đụng chân,đó chính là...đá vào "chân giữa".Đây là một độc chiêu mà kiếp trước nó hay xài vậy nên kiếp này nó xin xài lại.Nó đá thẳng vào "của quý" của Teru làm cậu đau đớn ngã khụy,còn nó hất tóc làm điệu kiêu ngạo rồi cầm sách vở đi luôn.Và cả đời này nó thề sẽ không bao giờ học chung với tên khốn này đâu!Tên này còn phải cảm thấy may mắn khi nó còn chưa nắm cổ áo đấm chết đấy!Nó phủi mông chim én đến thư viện,còn mặc kệ các bạn học cùng những lời bàn tán xôn xao kiểu như:"Cậu ấy quá đáng thật đó" hay "Con gái con đứa gì đâu mà chảnh".Nó đếch quan tâm,vì họ có lọt vào được vào mắt nó đâu mà nó quan tâm làm gì.Mà nó cũng không ngờ rằng tin nó đá vào "chỗ hiểm" của Teru đã lan nhanh ra khắp trường,nhanh đến nỗi mà một lúc sau nó thấy một quả đầu vàng chóe như ánh mặt trời nữa xuất hiện nhưng không phải là cái giọng nói của tên đáng ghét kia mà là một giọng nói khác,có phần trẻ hơn.Nó quay mặt lại và...lạy cô,đứng hình mất 5 giây.Trước mắt nó là cậu nhóc với mái tóc vàng chóe gia truyền nhà họ Minamoto,mặc một chiếc áo sơ mi đen bên trong bộ đồng phục trường trung học màu xanh mòng két có sọc nâu, đôi khi không cài cúc.

Nhóc ấy cũng đeo một chiếc cà vạt sọc màu kem và nâu,đeo một chiếc băng đô màu đỏ ở cổ tay phải.Nó còn thấy cậu nhóc đeo một chiếc bùa an toàn giao thông màu đỏ như một chiếc khuyên trên tai phải.-Chị kia!Anh tôi làm gì chị mà chị đá anh ấy vậy hả!?Chị biết đá thế là anh ấy mất khả năng sinh sản không hả!?-Ok nó thừa nhận lại sự thật rồi!Thằng này...thằng này du côn vl!Nó thấy nó sắp bị đấm đến nơi rồi đấy!-Ê nhóc!Mày biết anh mày đã làm nên tột tình gì mà tao phải đá vậy chưa?Chưa biết cái đéo gì thì đừng có nói nhé cưng,ngậm con mẹ cái mỏ mày lại!-Nó phản bác lại luôn không để người ta tưởng "hổ không gầm thành Hello Kitty" thì chết!Một lúc sau...Sau khi được con ngáo ngơ lơ tơ mơ thông não cho tỉnh bằng cách vả vào mặt thằng nhỏ kể lại câu chuyện.Thằng nhỏ ậm ừ nhìn nó,tay hơi gãi đầu ngại ngùng nhìn nó.-Eto...thật sự xin lỗi sempai...em thật sự nghe tin thì hơi nóng vội mà không tìm hiểu kĩ...

-Không sao,tại nhóc dễ thương nên chị tha thứ!-Nó nở nụ cười tinh nghịch có thừa,tay lại vò tóc cậu nhóc khiến đầu tóc thằng nhỏ xù hết cả lên.-A...sempai...-Thằng nhóc nhẹ nhàng cầm tay nó xuống,hai gò má thằng nhóc đỏ lên đột ngột.Đôi tay loay hoay chỉnh chỉnh lại mái tóc đang xù,thằng nhóc giới thiệu luôn.-Em là Minamoto Kou,em trai của anh Minamoto Teru,vậy còn sempai...-Chị là Ayaka Morisu,vừa chuyển trường đến đây!Em có thể gọi chị là Ayaka cũng được!Hai chị em ngồi nói chuyện với nhau được một lúc mới nhận ra hai người có nhiều điểm giống nhau,như là thích nấu ăn,ưa sạch sẽ,hay kể cả tính cách cũng có phần giống nhau khiến cả hai như hai đứa khùng khùng điên điên khi tìm thấy đồng minh.Thấy nói chuyện hợp quá còn xin số để liên lạc luôn mà.Cả hai người tám từ thư viện ra đến hành lang nhưng vẫn không sao hết chủ đề,từ nói chuyện về cuộc sống cho đến chia sẻ cho nhau đủ thứ trên đời,thậm chí về một cuốn sách rất hay nó đọc qua ở thư viện cũng được nó mang ra là chủ đề để nói luôn.Chỉ cho đến khi tiếng chuông bao hiệu hết giờ ra chơi thì cả hai mới phải rời nhau một cách tiết nuối vì còn bao chuyện chưa kể hết.-Hẹn gặp chị sao nha Yaka-sempai!-Hẹn gặp em sao nhé Kou-kun!Cả hai đồng thanh chào nhau rồi đứng lại cười một tràn,xong thì ai cũng về lớp nấy mà chẳng ai để ý có một bóng trai với mái tóc vàng chóe khác,tóc có phần hơi nhọn hơn Kou,đôi mắt xanh trầm ngâm nhìn cả hai từ nãy giờ,nhưng chỉ biết bặm môi tỏ vẻ khó chịu khi người con gái trao số điện thoại cho người mình cho là em trai chứ không phải mình.-Kou này...-Chàng trai đó không ai khác là anh chàng Teru,hiện tại anh đang đặt tay lên vai Kou.-Dạ?-Kou quay mặt mình lại nhìn anh trai.-Em vừa có bạn mới hả?-Teru cố gắng nặn nụ cười giả chân nhất có thể,nhưng nặn mãi vẫn chỉ ra nụ cười méo mó,gượng ngạo,thật sự anh không thể nào mà vui nổi mà!-Eto...không phải vậy...là chị học cùng lớp với anh...chị Ayaka...em vừa mới quen chị ấy...-Kou gãi gãi đầu bối rối,hai gò má còn hơi ửng hồng như thiếu nữ mới biết yêu.Những hành động lẫn biểu hiện đã thu gọn hết vào mắt anh làm anh không tài nào nuốt trôi được nước miếng của mình.-Thôi em về lớp đi...-Teru xua tay rồi cũng chạy lên lớp của mình,để thằng em trai đứng lại ngơ ngác.-Ông anh mình nay lạ quá vậy hen?-Kou nhún vai rồi chạy nhanh về lớp kẻo muộn học.
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Bữa ăn bất ổn ở nhà Minamoto


Nguyên mấy tiết còn lại thấy Teru không nói gì làm nó vui phải biết,nhưng không thể tránh khỏi việc thằng này cứ kéo ghế ngồi sát lại gần nó,mà kệ đi,chắc vừa bị bồ đá xong nên thằng này dị khùng khùng vậy.Tiếng chuông tan trường cùng tiếng hò hét vui vẻ của học sinh,nó nhận được tin nhắn của Kou mời nó qua nhà ăn thì liền hú hét vui vẻ hú hét chung cho vui.Teru thắc mắc nhìn con dở dở ương ương hú hét nhưng không nói lời trách mắng mà chỉ cười nhẹ.Anh biết là ai nhắn,nhưng chỉ biết thở dài nhìn em cười tươi,tuy không phải dành cho anh nhưng anh vẫn lấy đó làm niềm vui khuây khỏa nỗi lòng trống vắng của mình.Ayaka về nhà tắm rửa,chỉnh trang bản thân thật xinh,mái tóc xanh mây vẫn xõa dài trên vai,xoăn từ trên xuống trông rất đẹp mắt,vẫn chiếc nơ ấy.Chỉ khác rằng hôm nay nó bận đồ rất xinh,bận trên mình một chiếc váy liền thân màu xanh đậm hơn màu tóc của nó một chút xíu,khoác bên ngoài mình một cái áo tay kiểu trông xinh vô cùng (không biết tác giả tả có đúng không),nên đây là ảnh váy...

------------------------------------------Tại nhà Minamoto...-Teru-nii...-Kou đang ngồi đó uống sữa bất giác bâng khuân hỏi anh trai mình.-Gọi anh có chuyện gì?-Teru đang cởi hai ba cúc áo trên cổ cho nó thoáng,nhìn sang em trai mình.-Chị Ayaka...bộ chị ấy thích gì thế?Không khí im lặng bao chùm không gian hai người.Đôi mắt Teru lặng thin nhìn thẳng vào em trai,thất thần vô cùng khi em trai mình hỏi điều đó,lại càng muốn cố giấu đi sự đau đớn như dao cứa.Thật sự không hiểu,sao anh lại có cảm giác khó chịu khi em trai mình hỏi về cô,anh thật sự không hiểu,lại càng không muốn hiểu.Anh không muốn hiểu vì anh đã biết rằng mình đã yêu lấy người con gái kiêu sa đó,yêu từ gương mặt đến vóc dáng,yêu từ sự ngạo kiều của nàng đến đôi mắt trong veo của nàng.Cốc cốc cốc...-Có ai ở nhà không ạ?-Giọng nói vọng vào từ bên ngoài làm Kou đã mệt đến ể oải lại bừng tỉnh sức sống ,cả Teru cũng vậy.Nhưng Kou đã kịp thời ra mở cửa trước cả anh.-Yaka-sempai,mời chị vào nhà ạ!-Kou vui vẻ,có phần hơi lúng túng một cách tử tế né đường để nó vào làm miệng nó cười khúc khích.-Không cần như vậy đâu Kou-kun,cứ bình thương hóa như chị là người nhà của em đi!-Khuôn miệng nó không ngừng cong thành một vòng vung nhẹ nhàng,làm Teru đơ cả người.Nhưng rồi anh cũng chỉ biết ước rằng nụ cười đó chỉ dành riêng cho mình...chỉ biết ước mà thôi...-Teru-oniichan!-Tiếng con bé Tiara gọi làm anh bừng tỉnh khỏi tiềm thức.-A...hả...Sao vậy công chúa?-Teru bừng tỉnh liền bế em gái mình lên.-Chị gái xinh đẹp kia là ai thế ạ?-À!Chị ấy là Ayaka Morisu,bạn anh...-Teru chưa kịp nói xong thì bị cắt ngang lời bởi một con quễ nào đó.-Ai thèm làm bạn với mi hả tên hội trưởng nhà anh!?-Kẻ cắt ngang lời nói của Teru không ai khác là con Ayaka.Trong khi đó,Kou đã kịp bế em gái mình để anh hai có sức cãi nhau với nó.-Ê sao có ác cảm với tui thế bà zà kia?-Teru hết chịu nổi mà lên hàm mỏ hỗn cãi lại con mặt lờ đó.-Thế mày xem có đứa nào như mày không?Con gái người ta đã xin lỗi rồi mà còn đứng chửi người ta!-Mày tuổi loz với bà mày!Lên hàm nhưng đếch bằng bà mày với những năm kiếp trước đi khẩu nghiệp như chim hót mùa Xuân nhá!-Xin lỗi được chưa!-Teru tỏ ra thái độ mệt mỏi xin lỗi,dù gì cũng mất cái thanh danh trai trưởng nhà Minamoto.-"Xin lỗi" còn thêm chữ "được chưa"!Muốn ăn đấm no thay ăn cơm hay gì hả?-Nó hổ báo xách tay áo lên chuẩn bị cú đầu Teru mấy cái cho đỡ bõ ghét.-Bớt bớt hổ báo đi!Con gái con đứa gì đâu mà nhìn có khác đếch con trai được chỗ nào!-Thôi anh ơi!Ngày này năm sau là ngày dỗ của anh rồi!Nhỏ bực mình quá tay cốc thẳng cho anh mấy cú,làm đầu anh sưng mấy cục to tổ trảng.Còn Kou đang bế Tiana cũng chỉ biết nhịn cười đi nấu ăn.Tiana thấy ở ngoài nhộn nhịp quá liền hóng ra xem rồi quay vào với thanh niên Kou.-Kou-oniichan!-Sao vậy Tiara?-Kou ấm áp nói khi đang nấu những món ngon để tiếp đãi vị khách.-Anh với em chơi cá cược không?-Tiara tự tin cười kẽ nhìn anh trai mình.-Ái chà con bé này khá!Thế cược gì nói anh nghe?-Kou khoái chí cười tươi nhìn bé em nhà mình.-Cược xem chị Ayaka và anh Teru có thể thành đôi được hay không!Anh có dám cược không?-Tiara mạnh dạn nói với anh trai mình.-Được!Vậy anh cược với Tiara 10 cây kem và 5 đĩa mochi rằng hai người kia không thành đôi được!-Kou tự hào đánh cược,vì cậu tin chắc rằng trần đời này chưa bao giờ có một cặp đôi nào như hai người này,cãi nhau như chó với mèo.-Em cược với Kou-oniichan 6 nụ hôn ngay má và 7 con búp bê Babe trong phòng em rằng hai anh chị ấy sẽ thành đôi!-Tiara vui vẻ hùa vào cược.Ta cùng quay trở lại chỗ đôi uyên ương đang cãi nhau như chó với mèo kia....Sau một hồi cãi mỏi mồm quá thì hai người quyết định lao vào đấm nhau.Chẳng hiểu dành giựt kiểu gì mà làm đứt luôn chuỗi hạt quý nhà Minamoto mà Teru hay mang theo.Nó nhìn những chuỗi hạt rơi vãi ra sàn rồi nhìn Teru.Bốn mắt nhìn nhau đầy "trìu mến".-Bắt đền đấy!-Teru cúi xuống lượm hạt lên.-Có con cặc!-Nó cũng cúi xuống lượm hộ,miệng không thế mà ngừng chửi tục.-"Con cặc" là gì vậy Kou-oniichan?-Tiara ngây thơ nhìn Kou;Kou mặt biến sắc nhìn Teru;Teru với nụ cười hết sức "thân thiện" nhìn nó;nó chu chu mỏ nhìn ra ngoài cửa sổ,kiểu vẻ vô "số" tội "em không biết gì hết,không nhớ gì hết" được hiện ra.- YAKA-SEMPAI!!!CHỊ LÀM VẬY CHẾT EM RỒI!!!-MORISU!!!CÔ TIN TÔI ĐẤM CHẾT CÔ KHÔNG HẢ!!!?-Í TRỜI ƠI!!!TÔI CÓ BIẾT ĐÉO GÌ ĐÂU!!?-"Đéo" là gì nữa vậy ạ?-Tiara lại hỏi câu nữa.-Thưa cô nương!Cái mỏ bớt hỗn lại dùm tôi!-Teru mệt mỏi đập tay lên đầu nhìn Ayaka,quá mệt rồi,quá mỏi rồi.-Tao biết đ...ưm..ưm...-Đang tính nói để minh bạch cho mình,con quễ reo nghiệp này bị Kou dùng chuỗi hạt trên người bịt miệng lại không cho nói thêm bất cứ câu nào.-Tốt nhất chị đừng nên nói một từ một ngữ nào nữa Yaka-sempai ạ!-Kou đã bất lực quá thể với bà chị mỏ hỗn này rồi.Mâm cơm được dọn ra là lúc chuỗi hạt được cởi bỏ,ai nấy ngồi vào bàn ăn sum vầy.Người thì nói đến chuyện học tập,người lại nói những điều vui vẻ của cuộc sống,riêng con quễ nhà ta không theo nhấc môi nói nửa lời.Teru lấy làm lạ,con này hôm nay sao nó im thế,cá chắc nay có điều bất hổn vãi nồi.Mà đang tuổi ăn tuổi tò mò nên anh cũng hỏi luôn.-Sao im thế Morisu?-Teru nhìn con quễ đang chỉ biết cắm đầu vào ăn kia mà hỏi.-Thì có chủ đề đâu mà nói!Hỏi ngủ dễ sợ!-Nó với đôi mắt cá chết giống Saitama nhìn Teru.Còn anh chàng nhà ta bị chặn đứng họng trong tiếng cười thả ga của Kou và cô em bé bỏng.Nói thật nhá!Anh em như cái lonque!Ăn hại với báo anh là giỏi!Mà công nhận bữa ăn nay tuy vui thiệt đấy mà bất ổn quá!Ăn xong Kou và Ayaka đi rửa bát,còn Teru ngồi xem phim cùng với Tiara,đôi khi mắt anh đánh vào gian bếp nhỏ để tìm kiếm lấy nụ cười của mĩ nữ kia,rồi lại buồn thười thượi vì nụ cười đó không dành cho mình mà lại dành cho kẻ khác.Hình ảnh một kẻ si tình từ lúc nào không hay cứ mãi ngắm nhìn người mĩ nữ đẹp tựa hoa cẩm tú cầu kia cười đùa với kẻ khác cứ mãi ngấm dần vào làn gió lành lạnh phía ngoài kia,trôi theo đó bao lần tưởng tượng của chàng về một ngày sánh đôi bên nàng,điều đó sẽ mãi không xảy ra,hoặc sẽ có nếu nàng chấp thuận."

Xuân Quỳnh đã bảo sóng từ gió ra màEm có biết không?Anh lỡ tích em vào một buổi chiều tàMột chiều lặng lẽ có hoa và có láCó cây,có cỏ,có hai ta" -Khuyết danh-
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Ôi chết mẹ!Hội trưởng là pháp sư trừ tà!


Sau vụ ăn trực đó nó với Teru cũng chỉ thân được có tí xíu,hai người có thể thoải mái nói chuyện với nhau hơn,học bài cùng nhau nhiều hơn.Với cả cũng vì nó cũng học giỏi(là học bá của trường không giỏi mới lạ) nên được cử vào làm thư kí của hội học sinh.Ban đầu nó đếch chịu đâu vì vào đó lại phải gặp tên khốn mang tên Teru nhưng do lời nói ngon ngọt của cô giáo lẫn hiệu trưởng đả kích nó khiến nó mới làm.Và cái kết là nó lúc nào cũng gặp Teru từ phòng hội học sinh đến lớp học,kể cả khi đi về,nó không thôi chạm mặt Teru,nhưng mà nó mặc kệ vì tên này mặt dày lắm,cho dù nó có đuổi bao lần cũng về số không à!Và nó còn phát hiện ra một bí mật động trời của thân chủ này!Đó chính là...thân chủ chính là kì bí số 8,mang tên Tiểu Yêu Hồ,danh xưng khác là Kokomi.Cặc,cái tên như loz!Đã vậy thêm lời kể của con bé Aoi năm dưới làm nó muốn tự kỉ!Gì đâu mà khi ước được một điều ước gì đó từ nó phải trả cái giá tương tự,đương nhiên cái giá không hề nhẹ!Nó nhớ có lần nó ngủ lỡ lăn cộp đầu vào thành giường làm nó nhớ lại quá khứ thì nó nhớ bản thân có tồi tệ như vậy đâu!Thân chủ khi chưa bị nó nhập vào là một cô gái thiện lương,thích đi gieo phúc lành cho người khác,phát free 3 điều ước y chang ông bụt hóa lên hỏi con Tấm,như bà tiên phúc hậu hiền lành thế mà tả nó ác quá vậy men!Nó khóc,nó sầu vãi bìu!Nhưng nó không hề biết rằng tên hội trưởng đầu vàng kia là pháp sư trừ tà!Nó không hề biết chỉ cho đến một hôm.....Hôm đó mây gió trăng thanh vãi bìu,gió nhẹ mây bay rất yên bình nhưng con mặt loàn như nó lại ưa bão tố,nó lại nổi hứng đến trường vào ban đêm.Sau một lúc lay hoay ẩn tà khí thì nó cũng xách đít đi đến trường,không ngờ lại gặp Teru.Bốn mắt nhìn nhàu một cách "trìu mến" và "thân thương" vô cùng.-Cô làm gì ở đây thưa thư kí Ayaka Morisu?-Nổi hứng đi chơi đêm!-Rảnh?-Đương nhiên!-Có cần giao thêm việc cho làm không?-Teru cười tươi cất kiếm,ân cần hỏi nó làm nó rợn cả da gà da ốc lên.-Đếch cần nha ông zà!-Nó giơ ngón fuck về phía anh làm anh cười ha hả,thật may nó ẩn tà khí kĩ nên tên nào đó không nhận ra.-Ôi trời!Tôi nói giỡn mà cô tin luôn á hả thư kí Ayaka?-Mịa mày!Làm tưởng thật không chớ!Mà mày làm gì ở đây thế?Tối ngày cầm kiếm đi đâu đấy?Đi thủ tiên xác chết hả?-Nó chỉ chỉ vào cây kiếm,thiệt sự là không dám động vào đồ sắc nhọn ah~Nhỡ làm đứt tay bổn cung ta thì chết!-Cô biết các kì bí của trường ta chứ?-Biết!-Biết chứ!Nó suốt ngày nghe Aoi nói về các kì bí của trường cũng như nói xấu nó luôn mà!-Tôi đi tiêu diệt những siêu nhiên đó.Tôi là pháp sư trừ tà.-Teru thản nhiên nói trong khi nó rùng mình run sợ.Ôi thanh kiếm kia mà đâm một phát là nó thắp hương với ông bà như chơi!Thôi,tuy chưa biết về 7 điều kì bí của trường như nào nhưng có lẽ đây với nó chính là Ắc Wỷ!Một con quỷ thực thụ!Nhìn thấy anh vẫn cười hiền nhưng mặt đã sớm chuyển sang đen ngòm,nó chỉ biết run rẩy chấp niệm cho đời mình đã khôn may dính dáng vào con quỷ kia!-Hic...nghe sợ thế...-Nó run rẩy sợ hãi.-Nghe đáng sợ lắm sao?-Teru tỉnh bơ nhìn nó.Nó biết anh đã quá quen với cái việc này nhưng là nó thì nó đã ngất ra đó như chơi rồi chứ ở đấy mà diệt với trừ!-Rất đáng sợ là đằng khác ý!-Nó sợ hãi nói,cả người không tự chủ được mà rùng mình.Bỗng nó ngửi thấy mùi hắc khí nồng lắm,nồng đến nỗi không thở nổi cơ mà!Nó chạy đi,sẵn nói với Teru:-Về sớm đi nhế!Ngủ sớm nữa!Tôi đi có việc!Còn về phần Teru,cậu ta cũng cảm thấy tà khí nhưng ngồi xem cô làm gì.Ai ngờ đâu cô chạy đến đó luôn,thế là anh âm thầm chạy theo.Nó chạy đến chỗ một con quái vật nhầy nhụa phát gớm đang có ý định tấn công một học sinh chơi ngu nghịch dại đi chơi đêm ở trường (như nó).Nó đứng đó,đắn đo suy nghĩ mình có nên lấy cung bắn chết mẹ con nhầy nhụa này không,chứ nhìn ngứa mắt vãi loàn!Và cái suy nghĩ của một khứa bị OCD như nó thì vâng...chính xác cm định là có!Nó cầm một cây cung màu đen ở ngay lưng,giương cung ra bắn một mũi làm cho con nhầy nhụa kia băng hà,rồi lấy cái vòng cổ màu tím lịm tìm xim thu thập mảnh hồn của con quái.Tất cả hành động đều bị Teru chứng kiến hết.Cậu ta nghi ngờ rằng cô là ai?Và tất nhiên nghi ngờ thì phải...hỏi-Cô là ai?-Ayaka Morisu.-Nó bế học sinh đang ngất lịm kia,rồi cười nhẹ.Teru bị nụ cười xinh đẹp của cô gái ngay trước mặt hút mất thần hồn.Đôi mắt anh say đắm nhìn dáng vẻ yêu kiều kia bước đi,trao tận tay anh học sinh bị nạn lúc nãy.Thần hồn anh như bị cô gái khí phách cao tường trước mặt quẳng nơi không gian nào nên chẳng bận tâm đến câu nói cuối cùng của cô nàng:-Ta còn tên khác là Kokomi.Nói xong cô gái tóc xanh mây chạy đi mất,để lại một kẻ si tình ngẩn ngơ đứng nhìn.Anh say mê nhìn cô đến khi khuất bóng,rồi đi kiếm danh sách học sinh rồi tìm địa chỉ đưa học sinh kia về nhà.Sẵn cũng tìm địa chỉ nhà cô sau tới chơi nhà,ai ngờ đâu nhà anh chỉ cách nhà cô có mỗi ba căn,thảo nào hôm trước cô tới sớm thế!Anh cười tủm tỉm vui vẻ tung tăng đi về,nhưng bỗng khựng lại khi nhớ lúc cuối cô có nói gì đó mà mình mải ngắm cô nên nghe không rõ,nhưng rồi lại gạt phăng ý nghĩ đó đi mà nghĩ do mình mệt nên ảo giác rồi lại tung tăng hoa lá chim cành đi về nhà ngủ.Suốt cái đêm hôm đó cậu không ngủ được,cứ ngủ lại nhớ,lại thương người con gái tóc xanh mây.Cậu trai tóc vàng chính thức đi vào con đường "SIMP" , cùng đồng bọn với Akane Aoi khóa dưới rồi.Nhưng mà cứ nghĩ về cô gái đó mãi cậu đếch ngủ được,cứ ngồi cười hí hí như con ma làm Kou đi uống nước ngang qua phòng cũng chỉ nghĩ anh mình bị điên khùng nặng,cần lên bệnh viện tâm thần gấp.Thì riết rồi có ai yêu mà bình thường nổi đâu!Ôi đúng là tình yêu loài người!

Yêu xong chưa bao giờ có đứa nào bình thường ,còn mà có trường hợp yêu mà vẫn bình thường thì nên nhốt vào sở thú gấp,loài đấy là chỉ có thú hiếm mới có thôi à!
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Pháp sư trừ tà và hồ ly với EQ theo số âm


À quên mất mấy ní...Đồ bắt siêu nhiên của nó này....

Một số mật bí khác mà tác giả chưa nhắc đến:+)Mặt dây chuyền khi thu hồi ling hồn của những ác ma (thậm chí là 7 điều kì bí) vào sẽ truyền sức mạnh của nguyên chủ trước đó cho Ayaka.+)Cây cung đen là nó cuỗm được từ nhà nó đấy!Chẳng biết là của ai đâu!Nhưng cây cung ấy như là vật trừ tà,bắn phát nào siêu nhiên bay làm cát bụi phát đó.+)Ayaka là bán hồ ly chứ không phải hồ ly hoàn toàn.Ba nó là người,mẹ nó là hồ ly.Còn việc nó là kì bí thì do bị Tsukasa dụ dỗ đó chứ nó đếch biết đâu!------------------------------------------------Mải đi trừ siêu nhiên rồi về tương tư con gái nhà người ta quá mà chàng Minamoto nhà ta quên mất mẹ là hôm sau có kiểm tra.Mà lên lớp thì...quá muộn rồi friend ơi!-Ê học bài chưa mài!Nay kiểm tra á!-Nó quay đầu qua hỏi Teru trong khi anh đang bận đọc sách.-Ê hổng có biết luôn á!-Teru lật đật mở sách ra học đúng lúc thầy giáo vừa bước vào.Thế là kiểm tra 15p thẳng tiến như đường hành quân...Và xem nó phát hiện ra cái đéo gì này!Teru nhà ta chép phao!-Á à....-Im coi!-Teru thì thào chặn họng nó lại.-Hội trưởng cũng chép phao luôn hả ta?~-Nó cười một cách xảo trá về phía thằng ngồi cùng bàn của mình.-Tao cũng là con người chứ bộ!Với cả hôm qua....hôm qua....tao bận nên hôm nay mới bị vậy thôi!-Teru gắt gỏng nói,tay không ngừng chép phao lia lịa.Thôi thì nể tình bạn bè chưa thiến nhau,nó giúp thằng này che đậy chân tướng vậy.Nó hơi nhón chân che đi cuốn sách Teru đang dấu,bất cứ thằng nào nhìn,săm soi thằng tóc vàng chóe này thì nó dùng ánh mắt sắc lạnh chĩa về người đó như mũi dao sắc làm họ sợ muốn khóc đến nơi.Teru nhẹ nhàng giơ tay thả cho con bạn cùng bàn trời đánh này một like!Lâu rồi mới thấy con bạn cùng bàn này có công dụng vl!Ngoài báo hại cậu ngày đêm nhớ thương nó ra thì coi như nó còn có công dụng này cũng hay.Giờ kiểm tra trải qua êm đẹp,việc chép phao và che dấu chân tướng của hai người cũng thành công rực rỡ.Teru thu bài rồi cười tươi,nháy mắt với nó làm nó phát tởm,biết thế khỏi giúp cho rồi!Sau khi nộp bài cho giáo viên,Teru hồ hỏi chạy về phía nó như câu hát "Chạy về nơi phía anh".Mà mặc kệ đi!Teru nắm lấy hai bàn tay nó cảm ơn rối rít.vui vẻ lắm nhưng rồi bồi cho câu làm nó muốn múc luôn thanh niên lên viện xá nằm:-Lâu rồi mới thấy mày có công dụng như thế đấy con ạ!-Đcmm!Bố mày đếch thèm làm con mày nhá!-Nó nổi quạo chửi rồi úp mặt xuống bàn,thầm rủa bản thân ăn phải gì mà lại giúp tên này chứ!-Giận rồi hả?-Teru cười tươi,khẽ chọt chọt vào tay nó.-Bớt chọt đi ông già!-Nó gầm lên giận dữ như một con hổ muốn xé xác con người kia ra thôi,nhưng đối với Teru thì đây chỉ là tiếng gầm của một con mèo siêu dễ thương cấp vũ trụ số 2 không ai số 1.Sau một lúc học tiếng chuông nghỉ giữa giờ vang lên,Teru lại tiếp tục công cuộc trêu chọc em bé hồ ly tội nghiệp nào đó đang hóa kiếp sang dạng người.-Vẫn giận cơ á?-Ngươi mà đụng tay vào người ta là ta cắn á!-Nó rít lên,đưa đôi mắt bực tức lẫn uất ức về phía người con trưởng nhà Minamoto kia!-Thế có chịu hết giận không đây?-Teru chống cằm nhìn gương mặt đang giận của nó.Nhìn dễ thương hết sức!Hai má bồng lên như hai cục bánh bao,đôi môi hồng đôi khi chu chu ra tỏ vẻ dỗi hờn dễ thương vô cùng.Cứ dễ thương như này thì anh sẽ mãi chọc nó giận cho đến khi nó tăng xông chết quá!-Hông!-Nó nói xong lại phòng má tiếp.Anh cười khì khì,cầm trên tay ly trà sữa matcha sáng nay anh mua được trước giờ đi học,chìa ra trước mặt nó.-Thế cái này thì sao nhỉ?-Cho đi!Cho tui nè!-Nó phấn khỏi rót cục liêm sỉ bay về miền cực lạc.Bỗng xung quanh nó có tiếng xì xầm bàn tán."

Ê mày nhìn kia!Trời ạ!Vô duyên hết sức luôn ý!"

"Ừ ừ!Vô duyên ghê á!"

Nó mặc kệ,hất mặt lên về phía lũ kia,cười khẩy nhìn tụi nó như một lời thách thức.Mở mode chanh chua của mình lên mà nói với lũ kia:-Vậy tao còn hơn lũ nào đó không được làm việc chung phòng hội học sinh với Teru,còn giỏi hơn lũ chúng mày với chức danh học bá,còn không được ngồi cạnh Teru nữa kìa!Mày còn lâu vương tới được trình tao con ạ!Plè!-Nó lè lưỡi trêu đám kia khiến tụi nó tức đỏ mặt,còn Teru chỉ biết cười trừ với cô bạn trẻ con của mình.Chứ ai đời người lớn mà lại đi tranh võ mồm như nó đâu chứ!Mà thấy nó trẻ con nên anh cũng hệ chơi góp vui,nhưng với cách khác...cách chỉ có riêng anh có...Một tay anh ôm choàng lấy eo của nó kéo về phía mình khiến cả thân thể Ayaka ngả ra sau mình,một tay nâng cằm con nhỏ đang load thông tin quay về phía mình,cười tươi tỉnh nhìn mấy nữ sinh đang sốc toàn tập kia:-Ah~Cô ấy còn hơn mấy cô là được tôi để ý tới.Nhỉ?-Ể?Để ý tới việc làm bạn á?-Hội nữ sinh đang hoảng thì nghe xong hóa đá đứng hình luôn,còn Teru mặt biến sắc luôn.Ủa rốt cuộc nó ngây thơ giả hay thiệt dị ta?Ai biết!Nhưng tác giả biết với một con mặt lờ IQ 185 mà EQ bay về cõi âm phủ,bay ra chuồng gà ở như nó thì sao hiểu được,nó chỉ hiểu được đại khái nằm trong vùng "bạn bè" thôi,nghĩ mà nó chán!Thôi thì tác giả đã nỡ cống nạp một con ngáo cho Teru rồi thì ráng mà tỏ tình em nó đi,hoặc lấy thiện cảm cũng được.Chúng mày yêu kệ chúng mày!Tác giả thà đi thưởng trà ngồi nhâm nhi sách còn hơn ở đấy lo chuyện hậu sự rồi ăn cơm chó.Suốt ngày ở trên lớp ăn cơm chó đã quá mệt rồi!Tác giả đại đại ta đây chỉ có được đá đít vào đội tuyển HSG Văn,đạt được đai đỏ đen Taekwondo gần đây thì vâng...tác giả đã quá mệt mỏi rồi!Tác giả cần được nghỉ ngơi,nhưng trái tim tác giả không cho nghỉ vì một con như nó thích viết truyện =))Quá mệt rồi!Quá mỏi rồi!
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Kẻ si tình và bông hoa cẩm tú cầu


Sáng ra nó đang đi cùng Teru,phải nói là bị ép đi cùng vì phải nghe Teru luyên thuyên về "một số" việc làm ngày hôm nay.Nó ngáp ngắn ngáp dài,chỉ muốn về nhà ngủ cho lành cái thân.Đang đi thì nó nghe tiếng "rầm",liền chạy ra xem.Nó là thư kí thì bị Teru bắt kiêm luôn vai hội trưởng bộ nội quy,làm việc y chang mấy mẹ sao đỏ hồi kiếp trước của nó,ngày ngày đi dám sát lũ nhóc tì phá phách ngu xuẩn kia mà mệt thấy mồ!Trừ việc quan sát Kou ra vì quan sát thằng bé chưa bao giờ thấy mệt hết chơn á!Hí hí!Nó chạy vội đến hiện trường thì thấy Kou đầu đau choáng váng nằm dưới cầu thang.Hình như cô nhóc cao trung với mái tóc dài ngang hông,dưới chuyển màu bạc hà cùng đôi chân củ cải đáng yêu nó hay vẽ hồi biết vẽ chibi vừa tung vào thằng nhóc thì phải.Nó đỡ Kou dậy,xót xa hỏi:-Em ổn không Kou?-Hic...em không hề ổn chút nào...Nó truyền Kou qua cho Teru rồi tăng tốc chạy lên lầu,hô hào gọi cô bé kia lại:-Ê nhóc tóc trắng ngà đuôi dưới bạc hà kia!!Đứng lại đó cho tôi!!!-Morisu....Morisu-sempai....-Cô bé run rẩy nói,làm như nó làm gì cô bé không bằng á!Nó thề nó tích đức đầy mình lắm rồi đấy!Nhưng mà đức nó đi reo nghiệp hết rồi....-Chuyện này là sao?Giải thích ngay cho tôi!!-Nó chống hông bực mình nói.-Dạ...dạ...em lỡ tung vào em ấy ạ!!!Em xin lỗi!!!-Trừ điểm Yashiro Nene!-Nó nghiêm túc trừ điểm luôn làm con bé hóa đá tại chỗ.ỂH!!!!!!!!!Teru ở dưới cầu thang với Kou nghe thấy tiếng bất ngờ vang trời của Nene chỉ biết cười trừ:-Quả là các tiền nhân nói không sai...người tà ác thường sống thảnh thơi...Đấy là anh nghĩ chứ nó thảnh thơi cái chó gì!Nó còn đang lòi cổ ước về một giấc mơ,một giấc mơ nó có nhà lầu xe hơi,được sống hạnh phúc với cả đống tiền tỉ tiền đô - la.Nhưng ước mơ nó không thành được sự thật,ước mơ "nhỏ bé" quá mà sao thượng đế không cho nó được nhỉ?Sau khi quy hành việc ác xong nó đi thăm Kou,sẵn mang thạch khoai lang thằng bé thích lên làm Kou vui như mở cờ trong bụng,cầm lấy bịch khoai vui vẻ,mặt sáng ngời mà đảm bảo chỉ cần tắt điện đi là gương mặt này có thể sáng cả căn phòng bệnh thất này luôn á!Nó vỗ vai Kou rồi cười nhẹ nói một câu làm cậu nhóc muốn hóa đá thăng thiên luôn:-Tí khỏe đi học nha em!-KHÔNG CHỊ ƠI!!!!CHỊ XIN NGHỈ CHO EM ĐI MÀ!!!!TÍ CÓ TIẾT HÓA ĐÓ CHỊ ƠI!!!-Kou thản thiết khóc thảm nắm lấy áo nó,chùi nước mắt nước mũi tèm lem vào người nó khiến một đứa bị OCD như nó phát cáu lên.-Cút ra khỏi áo tôi....NGAY.LẬP.TỨC!!-Nó gằn giọng làm thằng nhỏ sợ hãi bỏ áo ra.Bé Kou thật sự không cố ý!Bé Kou chỉ quên mất chị bị OCD thui mà!Nó mặt xám ngoét chạy một mạch đi thay đồ,Kou tổn thương khóc thầm trong chăn,còn Teru thì cười thầm vì nãy giờ anh ghe vl ra!Và sau một hồi chí chóe đôi co thì cả hai cũng chịu đi về lớp để học.Và đặc sắc nhất đó chính là buổi chiều,tầm chắc 4h chiều thì ở phòng hội học sinh hôm nay có 3 nhân tố gồm:Hội phó hội học sinh - Aoi Akane ;Hội trưởng hội học sinh - Minamoto Teru;Thư kí kiêm hội trưởng bộ nội quy - Ayaka Morisu.Có ba thành tố mà cái phòng hội học sinh nó ồn như cái chợ...-HỘI TRƯỞNG MINAMOTO!!!ANH THẢ TÔI RA COI!!!-Tiếng gầm đầy ai oán của Akane vang vọng khắp không gian phòng hội học sinh.Akane hiện tại vẫn như mọi ngày,đang bị Teru chói rồi treo lơ lửng bằng chuỗi hạt của anh.-Chẳng phải trên này đang rất thoải mái sao?Cậu cần thư giãn một chút đi hội phó Akane à!-Teru rất chi là tỉnh khi nói câu này,anh còn đang ngồi rất là thoải mái kia kìa!Và ở bàn dành cho thư kí có một con quễ đang bận sắp xếp hồ sơ học sinh với một số thông tin nội bộ cùng nội quy trường rồi ngước lên nhìn hai con người bằng đôi mắt cá chết ngán ngẩm không thôi.-Hai người có im lặng làm việc không thế?-Ayaka nâng kính lên nhìn Teru đang chơi đùa (hành xác) Akane mà thở dài.Mà biết tại sao nó đeo kính không?Tại gần đây nó bị cận nhẹ nên cần phải đeo kính để nhìn cho rõ chữ ấy mà!- Ayaka- sempai!!!Cứu em với!!!-Akane la gào thảm thiết cầu xin sự giúp đỡ của nó khiến nó hơi mủi lòng.- Hội trưởng Minamoto,nếu cậu không thả Akane ra thì tôi sẽ trừ điểm cậu ngay lập tức.-Hửm?Lý do,thưa cô thư kí đáng mến của tôi?-Teru kẽ nâng mày nhìn mĩ nữ cẩm tú cầu yêu kiều trước mặt.-Luật số 22 của trường Cao trung Học viện Kamome,nằm trong bộ luật được xét duyệt bởi thầy hiệu trưởng về vấn đề trong các thành viên hội học sinh:Không gây ồn ào và dùng chức trách của mình để làm những việc tổn thương tâm lý và tinh thần của cấp dưới.-Thôi được rồi.-Teru thở dài bỏ "thú vui" của mình ra,Akane thầm khóc cảm ơn chị thư kí toàn năng của mình rồi lo đi làm việc để còn đi tỏ tình Aoi nữa chứ!Đã vậy hội phó nhà ta còn bận mời cô crush kiêm nữ hoàng của sự chú ý đi ăn nữa chứ!Sau một lúc lao đầu vào làm việc thì cả ba cuối cùng cũng được nghỉ ngơi.Akane lo chạy đi hẹn với Aoi,còn hai con người kia đi về cùng nhau.Teru ngáp dài,khẽ vươn vai rồi nhìn qua dáng vẻ nghiêm túc,lạnh lùng và kiều diễm của bông hoa cẩm tú cầu xinh đẹp bên cạnh.Bất giác nó quay lại nhìn anh làm anh giật mình,hai người bốn mắt nhìn nhau .Teru dường như bị hút mất hồn khi nhìn vào đôi mắt xanh nhạt bình yên kia.Giọng nói nàng nhè nhẹ phát ra:-Đi uống cà phê không Teru?-Um...ơ...a....có!-Teru mặt đỏ như gấc ngập ngừng trả lời,tại dù gì anh cũng ngại vì lại để con gái người ta mời.----------------------Tại một quán cà phê nhỏ bé ngay trên đường đi về của cả hai người,họ vẫn ngồi đó,ngồi dưới ánh hoàng hôn,thưởng thức tách cà phên thơm ngon.Nàng trên tay ly Capuchino.Chàng trước mặt ly Machiato nhìn ngắm hoàng hôn,nhìn ngắm lấy mặt trời đang dần lùi bước cho màn đêm tĩnh mịch.Nàng nhìn vào mặt trời của thế gian ,chàng nhìn lấy mặt trời của chính mình.Nụ cười bình yên của nàng nở trên đôi môi đỏ thắm kia,hệt như những anh mây nhẹ trôi lướt qua gương mặt nàng khiến chàng ngây ngất:-Trời hôm nay đẹp thật nhỉ?-Ờm...ừm....Đẹp thật....Trời hôm nay thật đẹp,đẹp tựa bóng hình nàng trong trái tim ta-một kẻ si tình,một kẻ vì nàng mà thần hồn đảo điên...."

Làm Văn làm mãi chẳng raTình ca thì viết tận ba bốn tờLàm Văn làm chỉ một tờTình nàng viết mãi bao giờ mới xong" - Văn Duy Phúc -
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Phải lòng


Hôm nay Teru rất mệt.Phải,anh rất mệt!Nếu phải tự hỏi thì nên hỏi hôm qua.Hôm qua anh vì không chú ý trong khi chiến đấu với siêu nhiên mà đã để Kou bị thương,lại còn suýt làm ảnh hưởng đến Tiara làm anh cảm thấy mình thật vô dụng khi không bảo vệ được các em của mình.Tâm lý đã không ổn thì thôi,anh lại còn phải lo bao chuyện bên ngoài như việc trong hội học sinh,học hành để trở thành một học sinh giỏi luôn luôn đứng nhất khiến nguyên ngày anh ủ rũ chẳng ra ngoài lớp được,ai trong lớp hỏi thì anh luôn miệng kêu ổn rồi lại úp mặt xuống nằm ngủ,chỉ có riêng con não què chỉ số EQ Ayaka hiểu,nó hiểu cả đấy chứ không phải không hiểu đâu,tuy nhìn mặt mày ngu ngu ngáo ngáo nhưng nó cũng thông minh lắm á chứ đừng đùa!-Mày ổn không?-Nó ân cần hỏi han thằng bạn mình.-Ổn.-Hôm nay Teru đang rất mệt nên anh trả lời rất ngắn gọn.Nó không hỏi gì thêm,vì nó biết nó có hỏi thêm thì thằng bạn nó vẫn sẽ lảng sang chuyện khác mà thôi.Nó có lẽ nên đợi đến tối,thời điểm mà con người ta sẽ yếu lòng mà thả hồn mình vào đêm đen.---------------------Đêm dần rơi xuống làm nặng chĩu đôi vai lẻ loi của người con trai.Trời đổ mưa ầm ầm,vai người con trai tóc vàng cứ khẽ chùm xuống chẳng biết là do hạt mưa hay do nỗi lòng của anh.Chàng đi đến một căn nhà trắng xóa một gam màu với mái ngói nhà màu xanh dương nhạt hơn chút.Ngôi nhà này có kha khá của sổ,rất hợp cho trộm đập cửa trèo vào nha!Trên lầu,nơi một cái ghế nệm,có một hình bóng mĩ nữ tóc xanh mây đang ngồi trầm ngâm,trên tay là một cuốn sách dày cộp.Trên khuôn mặt kiều diễm ấy vẫn là cặp kính xanh quen thuộc và quen mắt,nếu nhìn kĩ hơn sẽ thấy đôi đồng tử xanh nhạt xinh đẹp khẽ liếc qua liếc lại từng trang sách,đôi bàn tay khẽ khàng mà cẩn thận lật từng trang sách một cách trân trọng.Đôi tay chàng khẽ muốn bấm chuông cửa nhưng lại thôi,vừa sợ vừa muốn vô cùng.Chàng trầm ngâm một hồi rồi quyết định khẽ bấm chuông cửa.Bóng dáng người con gái tóc xanh mây trên lâu vội vã biến mất.Tiếng mở cửa vang lên,nàng hốt hoảng nhìn chàng mệt mỏi,người ngấm thẫm nước mưa đứng trước cửa nhà mình.-Ôi trời ơi Teru!Làm cái gì mà cậu đến nhà tôi trong trời mưa to như này!?Đã vậy còn đi không mang dù!Bộ cậu muốn bệnh chết hay gì hả tên kia!?Đối mặt với lời kiểm trách của người con gái trước mặt chàng chỉ còn biết cúi xuống,miệng mấp máy hai chữ "xin lỗi" .Nhưng nàng nào quan tâm,cái đáng để nàng quan tâm là con người đang ướt đẫm trước mặt nàng kia kìa!Nàng kéo tay chàng vào,lấy vội cái khăn bông úp thẳng lên đầu vị con trai ngốc kia,miệng không ngừng mắng mỏ nhưng hành động vô cùng ân cần.-Cô có thể cho tôi ôm cô được không?-Chàng nhẹ nhàng hỏi,đôi mắt ngước lên đầy đau đớn và buồn bã.-Ểh??-Tuy hơi bất ngờ nhưng nàng vẫn ôm lấy cơ thể lạnh lẽo vì nước mưa kia.Miệng nhỏ cũng đâu ngừng rủa trách chàng trai ngốc nghếch trong lòng.-Sau mà có đến nhà tôi thì nhớ báo một tiếng để tôi mở cửa cho vào...bla...bla...bla...Mải nói mãi cho đến khi Ayaka nghe thấy tiếng thút thít của cậu chàng tóc vàng.Miệng mấp máy lo lắng lẫn hoảng hốt,cô hậu đậu hôn nhẹ vào mái tóc vàng nhọn kia,cố vuốt ve tấm lưng lớn hơn mình mà an ủi.-Có phải tôi quá vô dụng không?-Có thằng cha nào vô dụng mà đứng hạng nhất ,làm hội trưởng hội học sinh như anh không?-Hức...tôi...tôi....-Có gì nói nghe coi!Đừng ăn vạ ra đấy tôi không biết nói như nào với Kou đâu đấy!-Hôm trước tôi vì không tập trung vào việc đánh siêu nhiên mà để Kou bị thương,đã vậy con suýt nữa làm ảnh hưởng đến cả Tiara nữa...-Rồi rồi cha ơi!Đừng khóc vào áo con!Ông không hề vô dụng một chút nào!Thế đấy!Ông có vô cùng nhiều điểm tốt và mạnh mẽ vô cùng.Có ai vừa cố gắng đứng đầu bảng xếp hạng trường ta,lại còn giữa chức hội trưởng hội học sinh,tối tối đến lại đi tiêu diệt siêu nhiên mà cái mặt còn tươi tỉnh khi đứng trước mặt người khác như ông đâu .Là tôi là tôi đã ngất ra đấy rồi chứ tỉnh táo như ông sao được nữa.Còn việc của Kou chỉ là ngoài ý muốn thôi nên đừng tự ti cho bản thân là vô dụng.Hiểu chưa tên ngốc?-Biết òi...-Teru nắm chặt vào áo cô đến mức làm nó nhăn dúm lại chỉ để kìm nước mắt làm nó nhăn dúm ra,điều này làm cô khó chịu vô cùng.-Bỏ áo tôi ra đi,dựa vào vai tôi đây này!-Nó đẩy Teru ra và để anh dựa vào vai mình mà khóc thút thít như một đứa con nít.Nó nhìn Teru khóc thút thít cũng cười nhẹ,đôi khi đàn ông cũng chỉ là những đứa trẻ gắng gượng để trở thành người lớn,trụ cột của một ngôi nhà hoặc gia đình,họ cũng biết mệt,biết buồn,biết đau...vì họ đều là con người cả mà thôi...vì họ cũng đã từng là những đứa trẻ với mong muốn được kẹo ngọt.Teru kể cho nó nghe nỗi đau ngày mẹ mất,gánh nặng khi phải biến thành một người anh hoàn hảo để nuôi dưỡng hai em của mình,khi phải bảo vệ mọi người khỏi các siêu nhiên tà ác.Nó kể cho anh nghe chuyện ba mẹ nó đã không còn tồn tại,kể về những ngày neo đơn trong quá khứ và kể cho anh nghe những tia sáng trong hiện tại.Hai người kể đi kể lại cho nhau nghe những đau đớn và vất vả cho đến khi Teru thiếp dần đi trên vai nó.Nó vội vác anh lên phòng mình,mở máy sưởi ấm lên đặt bên cạnh anh,cười nhẹ hôn lên trán anh như đưa anh vào giấc chiêm bao:-Chúc ngủ ngon,đứa trẻ hiểu chuyện của tớ...Tiếng nói cứ thoang thoảng trong gió,để rồi khi nó nhận ra việc mình đang làm đã khiến tim nó chật vài nhịp,mặt đỏ lên như gấc,tay liên tục xua xua trước mặt để xóa tan đi cái nóng gắt tột độ trên mặt mình.-Ôi trời ạ!Mày làm cái quái gì thế hả chú con ngốc này!?-Nó vội đi ra ghế đọc sách gần cửa sổ mà ngủ.----------------------------Chúc ngủ ngon,cậu nhé!

Rồi ngày mai sẽ đến thôi

Sẽ lại đến với nụ cười thật tươi

Với hoa,với cỏ,với bầu trờiXin đừng buồn cậu nhé

Đừng buông tay bỏ cuộc

Ngày mai sẽ lại đến

Với muôn ngàn yêu thương! (Gửi đến cậu - bạn nhỏ đang cô đơn trong bóng tối của tớ)
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Đóa hoa đẹp nhất đời ta


-Cô có ghét tôi không?-Hổng có ghét-Thiệt?-Chứ không lẽ tao rảnh háng mà lừa mày à!Đang ăn sáng hỏi cái mẹ gì tào lao không hà!-Thế cô thích tôi à?-Ừm...-Nói rồi là không được rút lời đâu đấy nhá!-Ờ...Thích theo kiểu bạn bè phải hơm?Chắc chắn là dị rùi!Teru bất lực mà Teru hổng muốn nói!Tỏ bày lòng mình với con này sao khó quá vậy men?Chỉ số EQ của con não lợn này nên được bồi bổ gấp!Cả hai sau khi ăn sáng tại nhà Ayaka xong thì nó đã phải gọi điện nhờ Kou lấy hộ đồ dùng học tập dùm Teru rồi khoác vai Teru đi đến trường.Hôm nay chẳng phải là ngày đặc biệt,chỉ là hôm nay sinh nhật nó thôi mà mấy thằng con trai trong trường cứ liên tục tặng hoa,quà đầy ăm ắp lấy lòng nó để không bị nó phạt,nhưng tất nhiên đời cho ta đóng vai ác thì phải đóng cho toàn diện,đóng hết mình đóng nhiệt tình vào,nó vẫn thế đấy làm gì được nó.Nó cầm đống quà đi đến phòng hội học sinh rồi quẳng luôn ở trong phòng,cùng lúc Teru đi vào.-Gì mà nhiều quà vậy?-Tụi học sinh tặng để đút lót sau này ấy mà!Tí mang đi đốt có đồ nào dùng được thì dùng.-Hôm nay là ngày gì mà sao nhiều quà thế?-Teru vui vẻ khoác vai con nhỏ bạn thân của mình làm nó quên bén mẹ mất mình cũng là con gái mà khoác vai lại thân thiết như hai người anh em chí cốt-Ai mà biết!-Nó quên mất hôm nay sinh nhật mình mà trả lời như thật.-Thế tí nữa rủ lũ con gái đi ăn không?-Ê được á!Không khí trở nên yên lặng lạ thương,nó khẽ quay ngoắt đầu sang thằng bạn hội trưởng của mình rồi hỏi:-Ủa vậy tao không phải con gái hả?-Đâu ra!!Mày là con trai mà!!Thế có đứa con gái nào mà đi xin thầy hiệu trưởng mặc đồng phục nam sinh như mày đâu!?Có đứa con gái nào mà hở cái đấm thấy mẹ lũ đầu gấu đâu!?-Teru giở thói lại trêu nó.Ủa,rốt cuộc nó trong mắt Teru là vậy luôn á!Có xin ông thầy mặc đồng phục nam để dễ di chuyển đi thu thập sức mạnh của siêu nhiên mà bị thẳng chả này coi là con trai.Nó bực mà nó không muốn nói luôn á!

Teru nhìn gương mặt nó nhăn nhó phụng phịu thì cười tươi đưa ra một bó hoa hồng xanh cho nó ,môi anh nở một nụ cười chỉ riêng nó cảm nhận được nụ cười đó không giống như thường ngày mà là nụ cười thật lòng.-Đùa đấy!Tặng này!Chúc cô thư kí nhỏ bé kiêm hội trưởng bộ nội quy của hội học sinh thêm xinh đẹp hơn nhá!-Mà hôm nay ngày gì sao mày tặng tao thế?Tính hối lộ cái gì à?-Nó nghi ngờ nhìn về thằng chả kia.-Ngốc ạ!Hôm nay sinh nhật cô đấy!Em tôi còn kêu tôi mời cô sang ăn tối nữa kìa đồ ngốc!-Teru cười khì khì cốc nhẹ vào đầu của cô làm cô giật thót mình,song với đó cũng hơi buốt à nha!-Ê nói ai ngốc vậy hả tên đầu đần mít ướt kia!-Nè đừng tự ý đặt biệt danh cho tôi khi ở trường như vậy chớ!Trong lúc hai người đang hăng máu chuẩn bị nhào vào đánh nhau tới nơi thì cánh cửa mở ra.Bên ngoài rộ tiếng nói cười vui vẻ của Aoi,Akane,Nene và Kou:- Akane-sempai!Anh bưng bánh Tiramitsu cẩn thận hộ em!Nó mà rơi phát là em đăng xuất như chơi luôn á!-Tiếng Kou nhắc nhở cẩn thận.-Gòi gòi anh mày biết gòi!Aoi đang đứng ở trước nên anh mày đếch dám đổ đâu!-Tiếng Akane cọc cằn nói lại cho có.-Mọi người im lặng nào!-Tiếng Aoi thủ thỉ kêu mọi người nhỏ tiếng.Cuối cùng nó không chịu nổi mớ hỗn tạp ở ngoài liền gọi mấy nhóc kia vào:-Mấy đứa làm gì ở ngoài thế?Vào đây xem nào!Akane thận trọng đi vào,đặt bánh Tiramitsu của Kou làm ở trên bàn,Nene ren rén bước vào với...số 7 bay lơ lửng ở ngoài cửa.Ưm...chắc nó bị hoang tưởng thôi...hê hê....Còn Aoi chạy xộc vào ôm chầm lấy nó cùng với Kou,đồng thanh hô vang:-Chúc mừng sinh nhật chị iu của em!Akane lườm nó cháy mắt,nó nhìn lại với nụ cười kinh bỉ kiểu:"Bố mày đếch thèm của mày nha cái thứ simp lỏd!" làm cậu nhóc tức muốn giã cho nó mấy trận.Còn Teru thì...um...dù có cuồng và yêu thương em đến mấy nhưng cũng có ngày phải "anh em tương cà"...lộn...lộn...trôn,trôn Kanome....cũng có ngày phải "anh em tương tàn" mất thôi.Và đúng vậy,cái dòng thứ simp lỏd thứ hai trong trường đang lườm cháy mắt thằng em đang ôm nó kia kìa!Nhưng thằng nhóc đếch để ý mà hỏi nó tùm lum những món nó thích để sau này làm tặng.Kou để ý thấy bó hoa hồng xanh được trân trọng đặt ngay trên bàn trong khi thấy mấy bó khá đang bị gom một bó lại chuẩn bị đốt bèn hỏi:-Mấy bó hoa kia đẹp lắm mà!Sempai tính đi đốt sao?-Ừm!Màu xấu thấy mồ!Với cả toàn tặng để hối lộ chị không à!Chẳng có ý nghĩa gì nên chị định đốt nó đi!-Vậy đóa hoa hồng xanh xinh đẹp đằng kia thì sao?Sempai không tính đốt ạ?-Chị không tính đốt đâu Kou à!-Tại sao vậy ạ?Nó nâng bó hoa hồng xanh lên một cách trân trọng,hít lấy hương hoa thơm ngát rồi cười:-Vì nó là bó hoa đẹp nhất mà chị có ngày hôm nay.-Uầy!Chắc người đó quan trong với chị ấy lắm!-Aoi nhìn lấy bó hoa xanh xinh đẹp mà cảm thán.Cô nhóc cũng thấy bó hoa này rất đẹp,chắc người mua nó cũng tinh tế lắm,đã vậy còn rất tỉ mẩn là đằng khác.-Sempai ơi!Ai tặng chị bó hoa đấy vậy ạ?-Nene thu hết dũng cảm lên hỏi Ayaka.-Điều này là bí mật nhé bé!-Cô cười hiền xoa đầu Nene,hôm nay có lẽ cô nên hiền dịu một chút cũng chẳng sao.Nó có thể nghe thấy giọng của Hanako - kun nói lầm nhẩm một vài điều gì đó:-Người bí mật của số 8 sao...chuyện lạ nhể?Ở một góc nào đó.....Teru đang ôm mặt đỏ bừng lên vì ngại khi cô cầm bó hoa của mình một cách nâng niu như thế.Akane cười khinh bỉ nhìn anh làm anh bất giác nhồn nhột khó tả.-Ánh nhìn đó là có ý giề?-Đồ simp lỏd.-Hội phó Akane đây cũng thế chứ khác gì tôi?-Ừ ha!-Nói câu nghe cái mà tỉnh ngộ hết sức luôn à!-Đôi khi cũng phải ngáo chút chứ!-Riết rồi cả hai simp lắm rồi ngáo như nhau.-Teru thở dài ngao ngán,mặt anh dường như vẫn còn dư ấm của lúc nãy mà hai má vẫn còn hơi hồng.-Ừ!Thì khi yêu có đứa đéo nào bình thường được đâu!-Akane thở dài nhìn Aoi đang nói chuyện mà cười nhẹ.Teru nhìn thấy người mình yêu cười vui vẻ với món quà mình tặng liền muốn lấy cắp đồng hồ xoay chuyển thời gian của số 1 để ngưng đọng lại thời không lúc này,để mãi nhìn em hạnh phúc như này mà chẳng phải gánh gượng vì thế giới bên ngoài nữa.-----------------------------------Show ảnh bó hoa hồng xanh trưởng nam nhà Miamoto tặng cho hồ ly mất chỉ số EQ:

---------------------------------------"Mong em thi tốt được mười

Mong em luôn giữ nụ cười trên môi" -Khuyết danh-
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Sự hiểu nhầm trong giây phút


Tối đến,nó vẫn thật bảnh trong bộ quần áo giản dị nhưng mang đậm chất đàn ông.Tóc nó búi cao lên,cộng thêm gương mặt đẹp không tì vết,đẹp phi giới tính của nó thì vâng,người đi đường cứ tưởng đây là chàng trai nào đó,tất nhiên là con này nó lép rồi!Nó làm một chút bánh mochi và tiramitsu dâu qua cho bé Tiara.Nó đứng trước của nhà Minamoto,gõ cửa ba lần.Bóng hình nhỏ bé nào đó chạy xộc ra rồi đứng thẫn ra đó.Gương mặt ngơ ngáo nhín nó rồi nhìn anh hai.- Teru-onichan,đây là Ayaka-nii á hả?-Đúng rồi đó công chúa nhỏ,chỉ có khác hôm nay nó dở dở ương ương mặc quần áo nam với lại quất kiểu tóc buộc lên cao nên nhìn giống mĩ nam thôi!-Nhìn Ayaka-nii lạ quá!-Tiara nhìn nó,trầm trồ trước vẻ đẹp phi giới tính của nó.-Xem chị mang gì cho Tiara này!-Ayaka giơ một hộp đóng gói cẩn thận toàn bánh mochi dâu cùng với bánh tiramitsu dâu ra cho Tiara.-Oa!Yêu Ayaka-nii nhất!-Tiara ôm chầm lấy cổ của nó.Nó vui vẻ để em ôm cổ mình rồi dùng tay để em ngồi lên xong mới cởi dép bước vào nhà Minamoto.-Ây da!Chị chỉ nhớ đến Tiara thôi!Chị chẳng nhớ tới hai thằng con trai này cả!-Kou trong bếp giả bộ phiền não làm con quễ bối rối vô cùng.-Ấy ấy!Chị có nhớ hết chơn á!-Nó để thạch khoai lên bàn bếp,rồi đưa cho Teru một túi bánh khoai phô mai.Xong cũng đặt Tiara xuống dưới tại sợ em bé té.-Hì hì!Em nói giỡn mà chị cũng tin!-Chú mày ngon lắm!-Nó khoác cổ thẳng nhỏ,lấy tay vò đầu Kou làm mớ tóc xù hết cả lên.-Á chị ơi!Em xin lỗi!-Kou cười khì khì nói.Tiara bỗng hôm nay hơi lạ,con bé chạy đến bên cạnh nó,níu níu lấy ống quần nó làm nó đang vò tóc Kou phải quay lại.-Sao vậy công chúa đáng yêu của chị?-Chị có quý em không ạ?-Tiara mỉm cười hỏi nó.-Có chứ!Chị quý em lắm!-Vậy chị có kiểu...um...chị đã yêu ai chưa ạ?-Tiara nhìn nó ngây thơ hỏi nó khiến mặt nó đỏ bừng lên như quả cà chua chín.-Eto...thật ra chị...um...chị...có...

Choang...Tiếng vỡ choang của ly cà phê vang lên làm Kou hoảng hốt chạy ra.Kou thấy anh hai đó đang sững người,tay đánh rơi tách cà phê cậu bé tự làm để đón anh trai về.Đôi đồng tử xanh của anh khẽ co lại,chốc chốc rung rung.- Nii-chan!Anh ổn chứ ạ?-Kou hoảng hốt lấy khăn giấy lau áo cho anh trai mình.Teru nén lòng mình lại,nở nụ cười thật tươi với em mình.-Anh ổn!Chỉ là hơi sốc khi biết thư kí đây có người thương thôi!-Ê thằng kia!Tao cũng là con người chứ bộ đâu phải con thây ma đâu mà không biết yêu!-Haha!Tại cô đầu gấu quá nên tôi nghĩ cô chẳng thương ai bao giờ!-Anh cố nặng nụ cười nhìn người mình yêu.-Anh...-Nhìn vẻ tức giận của cô,anh cũng có chút buồn nhưng ngay lập tức nhanh chóng thu lại.Nhưng qua mắt được ai chứ không thể qua mắt được cậu em Kou của mình.Nguyên một bữa ăn,anh không thể nào vui nổi,chỉ gắp qua loa vài miếng rồi xin phép đi vào phòng.Kou thấy anh mình mệt mỏi như này liền tự kết thúc bữa ăn của mình,bước vào phòng cùng anh trong sự khó hiểu của Tiara và con quễ não lợn tụt chỉ số EQ.-Hai nii hôm nay lạ quá nhỉ Ayaka-niichan?-Tiara đang ăn vụng ít thạch khoai của Kou nói.-Ừm...lạ thật...-Nó cũng góp công ăn vụng thạch khoai của Kou,mồm miệng đầy ắp thạch khoai như chú chuột hamster mà nói.-------------------------Trong phòng của Teru...- Nii-chan....-Anh ổn cả mà,em ra ngoài đi.-Teru xua tay,ý đuổi em trai ra ngoài.-Em biết anh không hề ổn.Anh yêu Ayaka-sempai ạ?-Kou ngồi bên cạnh anh hai của mình.-Đúng...Anh yêu cô ấy...Nhưng tiếc thay cô ấy có người trong lòng rồi....-Anh yêu chị ấy từ khi nào vậy?-Anh cũng chẳng biết nữa...Anh lúc đầu tiếp cận cô ấy chỉ để trêu chọc cho đỡ chán đời...Nhưng tiếp xúc lâu dần anh cảm thấy cô ấy vô cùng nổi bật,khác người...Và dần dần từ thích dáng vẻ bên ngoài của cô ấy,anh lại đi ôm tương tư say đắm lấy dáng vẻ xinh đẹp của cô ấy...Kou tự trách bản thân thầm nghĩ:"Ông anh hai mình ngay lúc đầu tiếp cận Ayaka-sempai xinh đẹp chỉ để trêu cho đỡ chán đời thôi á!Biết thế tui dành luôn Ayaka-sempai lúc đó cho ông nuối tiếc cả đời luôn đi!"

Teru trầm ngâm nhớ lại buổi tối hôm đó,buổi chiều uống cà phê,và cả buổi tối mưa rơi,nàng đều thật đẹp,dung mạo nàng tựa như hoa,như trăng,phải nói rằng nàng là người con gái hoa dung nguyệt mạo,vẻ đẹp tựa nước nghiêng thành.Mái tóc xanh mây thi thoảng bay trong gió một cách cao ngạo,giọng nói chua chát nhưng có phần quan tâm đến người khác,câu từ thô lỗ nhưng không thôi vẻ dịu dàng,quan tâm người khác hơn mình.Chân mày cứ thi thoảng lại nhăn lại,đôi mắt luôn đăm đăm nghiêm túc vào một tập hồ sơ hay thậm chí là một cuốn sách dày cộp toàn tri thức.Nàng có cái đẹp khiến lòng người xao xuyến,cũng có trí thông minh tuyệt tình khiến người người ngợi ca và tung hô nàng với cái biệt danh bất hủ "Cuốn sách tri thức của trường Cao trung Kanome".Nàng cao hơn các bạn nữ khác,vẻ đẹp phi giới tính của nàng khiến bao con trai,thậm chí cả con gái mê đắm lấy dung mạo của nàng.Nàng nổi bật đứng kiêu ngạo trên top 1 cùng anh và Akane.Nàng tựa nhành hoa say đắm lòng anh,là bông hoa đẹp nhất mà anh từng nhìn thấy nhưng lại không dám bứt vì sợ bông hoa ấy héo khô.Kou nhìn thấy anh mình đau khổ như vậy cũng buồn theo.Bản thân cậu trước đây cũng từng phải lòng Ayaka.Nhưng rồi cậu sớm nhận ra đấy là sự kính phục chứ không phải yêu nên đã rời đi trước.cậu nhóc cũng đâu ngờ trong số đàn ông rơi vào cái bẫy vẻ đẹp của chị còn có cả anh hai mình,tiếc là anh hai mình không thể thoát ra được.Kou cũng biết chị là kì bí số 8,tên biệt danh của chị là Kokomi,tên kì bí của chị là Tiểu Yêu Hồ.Cậu nhóc biết chị tốt như nào,vì đợt trước cậu nhóc còn thấy chị cho miễn phí điều ước nữa mà!-Anh yêu chị ấy vì điều gì thế?-Có vì điều gì đâu em.Vì những lý do dành cho lý trí,còn khi yêu ta yêu thì cũng chỉ đơn giản vì ta yêu thôi em ạ.
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Sinh ra là thứ đối lập nhau


-Thế anh...còn định thích chị ấy không ạ?-Kou nhìn anh mình tò mò.-Có chứ!Tuy buồn nhiều chút nhưng cái thằng ất ơ kia chưa cướp ẻm về thì anh đây còn đầy cơ hội!-Teru đập tay,mặt sáng bừng vui vẻ trở lại.-Không lẽ....------------------------------Sáng hôm sau,nó vừa xách cái bản mặt loz đến trường cùng cuốn sách văn học ngoại ngữ thì nghe tiếng xì xầm bàn tán của mấy nữ sinh xung quanh:"Cái con thư kí đáng ghét đó sao nó được Minamoto-sempai theo đuổi vậy ta?"

"Tao cá chắc nó dùng bùa mê thuốc lú gì với anh Minamoto đẹp trai của tớ luôn!"

"Thôi nào các cậu,dù sao cậu ấy cũng xinh hơn chúng ta nhiều mà!"

Thường thì nó đếch quan tâm chó gì đâu,nhưng hôm nay nó sốc ku mà quay lại hóng .Lý do vì sao ?Vì tụi kia đang nói Teru - thằng ất ơ hội trưởng đang theo đuổi nó - một con não teo về chỉ số EQ.Nó tuy ngu ngu về chỉ số EQ là thiệt nhưng nó không bị thiểu năng trí tuệ để đủ hiểu thằng hội trưởng kia đang theo đuổi như cách mà cả trường theo đuổi hội trưởng.-Ê mấy con kia!Có gì hóng hớt ké cái coi!Nói xấu gì tao nói to lên cho tao nghe ké với chứ,tụi mày nói nhỏ quá trẫm đếch nghe!Tụi kia thấy nó tá hỏa chạy vì không muốn đứng tên ngay trước toàn trường đâu,nhục mặt lắm!Nó khẽ day day thái dương,rốt cuộc chuyện này là sao?Bỗng có cánh tay ôm eo nó từ đằng sau là nó giật mình,ngửi thấy mùi hương bạc hà thoang thoảng là nó biết ngay là ai luôn.-Hội trưởng Minamoto,rốt cuộc chuyện sáng nay là sao?-À!Xin thông báo với thư kí Morisu,tôi sáng nay vừa công khai rằng bản thân sẽ theo đuổi cô rồi!.......-Alele?-Nó đơ luôn,gì mà công khai theo đuổi nó,tiểu yêu hồ ta vô tội!-Vẫn còn bất ngờ sao công chúa nhỏ của tôi?-Teru cười tươi,nhẹ nhàng hôn nhẹ vào tóc nó khiến bao nữ sinh ghen tị.-Tránh xa bà ra!!!-Nó gỡ tay Teru ra chạy bán sống bán chết,mặt đỏ bừng bừng lên!Đệch!Ta hận mi!Tên pháp sư trừ tà chết thiệt!Và nguyên hôm đó,Teru luôn hướng ánh mắt về phía nó bất kể lúc nào,ở đâu có mặt nó là ở đó có mặt anh (trừ nhà vệ sinh nữ ra thì anh chỉ đứng trước cửa đợi nó).Nó đã quá mệt mỏi,nằm vật ra bàn.Teru bên cạnh nó cười với một nụ cười chuẩn rạng rỡ:-Sao vậy nàng thơ của tôi,mệt hả?-Đừng gọi mấy cái biệt danh đó nữa...-Nó mệt mỏi nói,ngẩn đầu dậy nhìn anh.-Thế muốn tôi gọi như nào đây nhỉ?Hưm...Cục cưng ơi~ -Mặt anh hơi tiến sát lại gần khiến lòng nó với bao nữ sinh lần đầu đồng điệu với nhau,chỉ có hai chữ:"Hoảng hốt"-Ê..ê...ê...dừng...dừng...-Bảo bối ơi~ -Anh càng thích thú dồn nó bằng cách sát mặt mình vào hơn.-Hay...Vợ ơi~ -Bây giờ mặt anh với mặt nó còn 10cm nữa là môi đụng môi.Nó nhắm chặt mắt lại,từ kiêu hãnh thành thỏ nhoe run rẩy.Mẹ ơi!Nó thật sự không muốn chút nào!Giờ nó còn có thể cảm thấy hơi thở ấm nóng của đối phương phả vào mặt mình.-Kh...không muốn được không...nghe nó ớ ớ....-Nó dùng đôi mắt long lanh ngập nước,giọng nói hơi run run nhìn về phía anh.-Haha,tôi xin lỗi!Đừng khóc!-Teru ôm chầm lấy cô gái nhỏ,vuốt đi những giọt nước mắt trong khuôn mắt đang ngấn lệ của cô.-Tha đấy!Tuy rằng ban đầu tôi muốn bức cho cậu khóc cơ!Nghe được câu đó mà nó muốn tăng xông vì tức,chân nó xút thẳng vào chân anh,mặt nhăn lại vì bực.-Cái tên đầu bò đáng ghét nhà mi!Biến!Thế là nó dỗi nguyên gần một tiếng buộc anh phải mua cho ly trà sữa matcha cho nó.Và sau đó cả cái trường sốc lên sốc xuống khi Teru dường như ngày càng giống Akane hơn,bắt đầu học cái chiêu thả thính con nhà người ta.Nhưng mà Akane trình không bằng anh Teru nhà ta vì câu thính của anh nó độc lạ lắm.Lúc chăm sóc hoa do cô phân công cho cả lớp,cả lớp đá đít hai con người kia đi lằm vì sợ lớp có nguy cơ ngộ độc thực phẩm nữa lại chết dở.Thế là những pha dở khóc dở cười bắt đầu ở đây....-Ê Teru!Trời nay đẹp quá ha?-Nó nhìn trời trong xanh trong khi đang chăm sóc hoa cho lớp.-Trời đẹp cái gì!Nắng chói chetme!Nhưng mà làm sao chói bằng nụ cười của cậu được chứ?-Kyaaaaaa!!!Ông thôi ngay đi Teru!!!-Nó ôm mặt đỏ bừng ngại ngùng không biết chui vào đâu cho có lỗ trốn.Thế là nó quyết định chơi hệ...phản dame..............Đến giờ ra chơi ở phòng hội học sinh hôm nay có thêm thành tố một thành tố mới,đó chính là công chúa của sự nổi tiếng - Akane Aoi.Bé nó đến để góp ý cho Teru câu thơ thả thính gì đó cùng với thằng nhóc đầu cam kia làm nó đang ngồi làm việc thấy hoài nghi nhân sinh rằng hai tụi kia đang phản bội mình hả ta?Teru sau một lúc gật đến muốn rụng cổ thì đi lại bên con quễ yêu hồ đang cắm đầu vào xấp tài liệu nhiều như núi,tuy con quễ đó không để ý đếch đâu.-Ê thư kí Ayaka!-Mày sủa.-Ê nói đàng hoàng lại coi!-Có gì nói nói lẹ đi!-Nó bắt đầu phát cáu lên.-Xong việc chưa?-Teru ân cần hỏi.-Gần xong.-Nó gia tăng tố lực làm cho xong rồi thở phào nhìn Teru.-Tôi xong rồi,có gì nói lẹ đi!-Kìa có đám mây trắng

Pha một chút nắng vàng

Nếu tim cậu hoang vắng

Yêu tớ,thành thiên đàngTeru nởi cho nó nụ cười đẹp mã nhất.Ánh mắt nó đôi lúc đó si mê nhưng sau rồi cũng nhanh chóng thu lại,kẽ điều chỉnh lại cảm xúc thành nghiêm túc mà phản lại câu thính của anh.-Công cha như núi Thái Sơn

Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra

Biết điều phụ mẹ phụ cha

Ở đây thả thính thơ ca cái loz.Nó hất mái tóc xanh mây bồng bềnh,kiêu hãnh đi về,để lại Teru nằm gục xuống bàn trong tiếng cười nhạo của Akane:-Á HÁ HÁ HÁ!!!-Akane-kun!Không được cười!-Aoi ngăn cậu bạn mình lại khi chính cô bé còn sắp cười đến nơi,tại pha nãy của nó cô bé xinh đẹp này đỡ không nổi!Nó kiêu hãnh đi về,miệng thầm cười nhẹ,đôi mắt đã hơi hoe hoe đỏ...-Tớ biết rằng tớ yêu cậu,nhưng mãi mãi chúng ta sẽ chẳng thuộc về nhau được đâu...Ha...nghĩ sao...một bán yêu và một nhân loại mà yêu được nhau...nực cười...-----------------"Ta như những đứa trẻ

Đang ngày đầu tập yêu

Ta buông những lời lẽ

Làm tổn thương nhau nhiều" - Võ Cung Hoàng Lân -
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Theo đuổi người bất chấp đau thương


Aoi đã nhìn rất kĩ ngày hôm đó,cô bé thấy trong mắt Ayaka nhìn Teru có tia nào đó rất ấm áp,si mê,nhưng nhanh chóng lại trở lại vẻ nghiêm túc hằng ngày.--------------------------------------------Anh tuy biết nàng phũ đến thế nào như vẫn cứ cuồng nhiệt theo đuổi qua từng ngày,cuồng si người con gái xinh đẹp tựa đó cẩm tú cầu.Nhưng....Hôm ấy anh thấy điều lằm anh sốc và đau lòng lắm.Thấy nàng trong bộ dạng bán yêu,đôi mắt lạnh nhạt,tay cầm cung tên,dưới chân nàng là một thực thể siêu nhiên đã chết.Nàng nhìn anh,nói bằng một tôn giọng lạnh nhạt nhưng có chút kinh bỉ:-Ồ...Biết ta là bán yêu rồi nhỉ?Vậy ta nói luôn,ta là kì bí số 8,Tiểu Yêu Hồ,là một bán yêu.-Cậu đùa tớ đúng không?-Anh đau lòng nói.-Ai thèm mà đùa mi chứ!~ Mi nặng tình đến mức quên mất việc cảnh giác với mọi người nhỉ?Đúng là lũ con người ngu ngốc mà~-Số 8...cô...-Kou bất ngờ,phía sau Kou là kì bí số 7 và Yashiro.-Tôi làm sao nào?-Đôi mắt nó hướng lên sự khinh bỉ nặng nề,bước ba bước về phía trước,chín cái đuôi hồ ly trắng chóp đuôi chuyển dần sang xanh mây vẫy qua vẫy lại một cách nhẹ nhàng nhưng làm lòng người con trai nào đó quặm đau.-Vậy vốn tất cả...hóa ra chỉ lừa dối thôi sao...?-Đúng đây,thì sao nào?~ -Nó nói với giọng chua chát,cánh áo kimono trắng ngả xanh phất ra một cánh cửa thời không,miệng đắng nghét khi nói.-Còn bây giờ các ngươi....cút ra khỏi ranh giới của ta trước khi ta đổi ý!Kou thất vọng nắm lấy tay Teru mạnh mẽ kéo đi,Yashiro bẽn lẽn theo sau.Chỉ còn Hanako-kun ở lại nhìn nó.Nó nhẹ nhàng nhìn Hanako-kun bằng đôi mắt lạnh thấu xương,tặc lưỡi nói:-Không tính đi cùng để bào vệ cô nhóc kia sao số 7?-Có Kou đi theo rồi!Mà Kokomi này!Chẳng phải cô yêu tên Teru đó lắm sao?-Yêu thật nhưng có đến được với nhau không mới là điều quan trọng.Người nghĩ bán yêu với con người đến được với nhau à?-Được chứ!Nếu người ta thật lòng.-Ý người là sao hả số 7?Có tin ta thanh trừ ngươi luôn không?-Ấy ấy!Đừng như thế!--------------------Cứ ngỡ sau chuyến đó Teru sẽ từ bỏ nhưng đời vả vào mặt con não lợn đó chữ "say no",anh nhà ta vẫn dào dạc tinh thần thả thính nó như thường ngày,lúc trước đã bám dai rồi nay còn bám dai hơn làm nó tức điên lên.Nó hẹn anh ra một chỗ vắng rồi nắm cổ áo anh mắng chửi xối xả.-Tên ngốc!Ta đã nói ta là bán yêu,là một siêu nhiên,là một kì bí đó!Vậy mà người còn cứ bán nhằng nhằng theo ta làm đéo gì thế hả!?Đáng lẽ ra ngươi phải đi tìm một hạnh phúc mới chứ tên khốn pháp sư ngốc!!-Tôi...Cảm ơn em...-Cảm ơn cái đéo gì chứ!!-Nó bực tức nén lại nước mắt.-Cảm ơn vì có em trong đời,vì có em mà trái tim tôi mới ngọt ngào hương thơm....Từ sau tôi sẽ không làm thế nữa...-Thế càng tốt!!Ta khuyên ngươi nên quên ta đi!!-Nó quay người đi,nước mắt khẽ lưng tròng.Nó đau lắm,tại nó cũng yêu anh mà!Nó biết anh đau,nhưng thà đau một chút rồi hết còn hơn đau cả đời...Sau tiết đó ta chẳng thấy Teru của mấy ngày trước,một Teru chỉ lanh quanh lấy bóng người con gái hoa cẩm tú cầu mà giờ đây người con trai ấy đã trở lại bình thường,cô gái cẩm tú cầu ấy cũng bình dân như vại sống.Hai con người,hai cuộc sống,hai tính cách không giống nhau,sinh ra đã đối lập nhau thì làm thế nào để tới được với nhau?Nhưng họ quên mất một điều,trái tim họ luôn hướng về nhau,hướng về nhau dù có là bán yêu hay người.Hôm đó con mặt lờ này đang tưng tưng đi dạo trên sân thì đụng trúng phải cậu bạn của Kou,một cậu bé theo giác quan của nó cũng khá đẹp trai đấy chứ chẳng đùa đâu!- Ayaka-sempai,chị ổn chứ?-Chị ổn,cảm ơn em nha!Mà em tên gì thế nhỉ?-Cô đứng vững lại,cười vui vẻ nhìn cậu nhóc.- Tên em là Yooko Shun!Rất vui được gặt chị ạ!-Rất vui được gặp em!Thế là hai người ngồi tán dẫu với nhau mà cũng chẳng để ý có cái bóng vẫn luôn theo sau Ayaka đang thầm lặng nhìn lấy bóng lưng cô nàng nói chuyện với cậu nhóc.Sau khi tạm biệt cậu nhóc Yooko,con ngáo này lại lon ton chạy đi chơi thì lại bị một thực thể nào đó lôi vô góc vắng.Mà thực thể đó lại mang tên pháp sư toàn năng Teru.Anh ôm lấy cô,cả thân người anh bao trọn lấy cơ thể nhỏ bé của cô,mặt anh rúc thẳng vào hõm cổ trắng ngần ấy mà khẽ hít lấy mùi hương.Nó quẫy như nào anh cũng đếch chịu thả,đã vậy còn ôm chặt hơn khiến nó suýt thì ná thở.Mẹ!Muốn giết tao lấy mẹ cây kiếm của nhà mi ra xiên chết cụ bà mày đê chứ mày muốn bóp nghẹt bà mày trong lòng mày à!Nhưng mà hơi sai sai,sai vãi luôn ý.Ở vai nó có gì đó ươn ướt,ẩm ẩm làm nó thấy tởm tởm,kinh kinh.Ai ngờ đâu thằng này khóc,mà khóc đâu không khóc lại khóc trên vai một con bị OCD là sao!!!Ủa nhưng mà sao nó khóc,mình làm gì nó đâu,hay nó ăn vạ rồi bắt mình đền?Những câu hỏi lẩn quẩn trong đại não nó,rằng nó đã làm nên tội đồ gì sai?-Đừng gần với người khác giới được không?-Teru có nói với giọng nói run run.-Tại sao?Mi phải nói cho ta biết lý do cái chứ!-Tại tao không thích.-Mày với tao liên quan đéo!-Nhưng...tao thích mày...lộn...yêu mày mới phải....tao yêu mày...-Teru lấy hết dũng cảm ra để nói.-Này mày có bị hấp không?-Nó hơi bất ngờ nhìn thẳng chả đầu vàng đang khóc trên vai mình.-Không,tao yêu mày là thiệt!Dù gì bán yêu cũng có phần người,tôi cũng là con người,suy ra là hai ta có thể yêu nhau.-Teru rút ra kết luận làm nó thấy có lý nhưng cũng vô lý vãi ra mà đếch thể cãi được.-Ừm....vậy cũng được...và giờ bỏ ta ra tên con người kia!Tởm quá!-Yeh!-Thằng đầu vàng vui quá nhảy cẫn lên rồi nhảy chân sáo chạy đi trước khi bị nó đấm cho mấy phát vì làm dơ áo nó!Bực mình chết đi được!Một bận nào đó nó sẽ trèo lên đầu lên cổ thằng cờ hó đó để làm bà nội nó luôn!Hứ!Một ngày nào đó bà mày sẽ quyết thù!-----------------------------"Cảm ơn em đã dịu dàng đến thế

Đã kề bên an ủi vỗ về

Làm cho anh tin rằng mình có thể

Gánh vác được cả trời bể cùng em."

- Trịnh Minh Thành -
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Ngày đầu được sánh bước bên nhau


Ngày đầu tập yêu chính là ngày đầu bất ổn nhất của Teru,vì anh không hề biết đưa nàng đi chơi đâu.Thế là anh chạy đi kham khảo từ thằng nhỏ Akane đến giờ vẫn tán mãi chưa đổ bé Aoi.-Chú mày biết chỗ nào không chỉ anh với!-Mẹ!Em còn chưa có người yêu nữa thì biết dẫn đi đâu!-Akane ôm chán bất lực,rồi thằng nhỏ nhìn anh hỏi.-Ủa mà người yêu anh là ai?-Thì là thư kí Ayaka đó!-Teru nhìn về phía con người đang ngập đầu lu bu đống hồi sơ đó.-Cái quần gì vậy chị tôi?-Akane sốc luôn,nước mắt hai hàng cầm lấy vai con quễ lắc lắc làm nó muốn thụp luôn thằng em khóa dưới của mình.-Sao chị lại yêu tên này hả chị tôi!?-Buông tao ra trước khi tao cầm mày ném thẳng ra cửa sổ.-Nó cầm tập hồ sơ,lạnh lùng nói làm thằng nhỏ bắt buộc phải buông ra.-Vợ anh ngầu đét!Teru vui vẻ tự hào nói thì bị nó vả cho một câu mà muốn hóa đá.Không phải câu mà là từ mới phải:-Câm!Cả trường nay đã biết được Teru tỏ tình Ayaka rồi.Kou sốc đến mức hóa đá,Tiara vui mừng khi có tin từ anh hai,Yashiro khóc muốn rớt hết nước mắt (đâu chỉ riêng con bé đó đâu còn đám fangirl của anh nữa nhưng anh nào quan tâm).Hanako-kun cùng các kì bí ăn mừng vì bà già đã có người yêu rồi.Nhưng Teru nhà ta lại chưa từng mời gái đi chơi bao giờ,đi hẹn hò lại càng không.Vậy nên vẫn để chị nhà ta ra tay thì mới được.Có chán không cơ chứ!-Tí tối đi chơi ở khu viện hải dương học gần đây không?Nghe nói chỗ đó đẹp lắm!-À...um...đi chứ!-Teru ậm ừ gãi đầu cười trừ,câu này đáng lẽ ra anh phải nói chứ sao lại để người yêu anh nói vậy chứ!-Đến chán với ông hội trưởng!-Akane đứng ở một góc khuất cùng Kou đập chán ngán ngẩm.-Không biết kiểu này lấy vợ kiểu gì đây chứ!-Kou tặc lưỡi bó tay với ông anh.-----------------Tối đến tại nhà Minamoto rất náo nhiệt,vì Teru cần chọn đồ đi chơi với Ayaka.Trong nhà đang có Akane Aoi (nữ),Aoi Akane (nam),Kou Minamoto,Tiara Minamoto và thành tố cần được cứu gấp -Teru Minamoto.- Teru-oniichan!Anh mặc cái này đi!Chị Ayaka sẽ thích lắm!-Tiara chọn lựa đồ cho anh hai rồi giơ lên.Đồ Tiara chọn:

-Á!Đồ của anh mà Tiara!-Kou hoảng hốt thấy đồ mình bị Tiara lấy.-Anh không ngờ cậu mặc nóng vậy á!-Akane mắt cá chết nhìn Kou rồi ném cho Teru bộ đồ mà mình chọn.-Mặc đi,đồ tôi chọn.Đồ Akane chọn:

-Hông hợp đâu!-Aoi chạy ra với bộ quần áo trong tay,nhẹ nhàng đưa cho Teru.-Anh thử mặc cái này xem sempai!Biết đâu hợp thì sao?Đồ Aoi đưa:

-Ủa đồ đi bắt quái của anh mà?-Teru thắc mắc hỏi Kou.-Ai biết!Hay để Kou chọn đi!-Akane chỉ vào Kou đang bối rối kiếm đồ.- Nii-chan...anh xem nhừ này được không ạ?Đồ Kou lựa:

-Được nè!Trưởng thành chững chạc!Chắc đúng gu với người nghiêm túc như Ayaka-sempai đó!-Aoi vui vẻ nhìn bộ đồ,đẩy Teru vào phòng để thay.Sau khi thay,tụi nhỏ phải đẩy nhau đi mua quà tuy anh kháng cự rằng cô không cần quà cáp.Tụi nhỏ sau một đùn đẩy thì cuối cùng cũng đến được cái siêu thị,mãi mới kéo được nhau vào chỗ đồ đạc phụ kiện dành cho nữ:-Teru-oniichan!Mua cho Ayaka-nii cây son nước màu đỏ hồng này đi!-Tiara giơ cây son ra.-Thôi nào Tiara.Chị Ayaka không hề thích bôi son.-Teru dịu dàng xoa đầu em gái.-Hay mua vòng cổ hửm sempai?-Aoi lấy cái vòng cổ đá hoa cươm vô cùng đẹp đưa lên cho Teru xem qua.-Ây da xin lỗi em nhé Aoi-chan!Ayaka có vòng cổ rồi!-Teru bối rối xin lỗi.-Thế váy thì sao?-Akane lạnh lùng chỉ vào cái váy trắng ở bên tiệm.-Ayaka không thích mặc váy vì nó vướng khi đấm nhau.-Teru trả lời lại.-Thế cái gì mới được!?-Kou bối rối muốn phát khùng lên đến nơi.-À!Bông tai!-Teru nhìn thấy cái bông tai hình con sứa ngay bên cạnh mình mà vui vẻ lấy nó ra tính tiền.-Cuối cùng ổng cũng khôn lên chút nhỉ Akane-sempai?-Kou ngoáy mũi nói chuyện với Akane.-Ừm.Ổng khôn làm tao vui muốn gớt nước mắt à!-Akane lấy khăn giả bộ lau nước mắt.---------------------Công viên vừa mới khai trương vô cùng đẹp và vô cùng nổi tiếng.Anh đứng đợi một chút thì cô cũng đến.Hôm nay cô mặc một bộ váy trắng tinh khiết hở vai,mái tóc vẫn thả dài đầy kiêu hãnh nhưng dáng vẻ của cô hôm nay dịu dàng hơn hẳn làm Teru mê đắm mê đuối mà nhìn không chớp mắt.Chỉ đến khi giọng nói thanh nhẹ cất lên mới khiến tâm hồn anh bay về cõi dương gian:-Nhìn gì vậy ạ?Bộ mặt em dính gì sao?-Không...không có...tại nay em xinh quá nên anh mới...-Teru gãi gãi má mình,hai má anh đã nóng ran lên luôn rồi kìa.Ayaka cười,nhón chân lên nhẹ nhàng hôn lấy má anh khiến anh đứng hình,mặt ngáo ngáo như lên tận chín tầng mây vậy.Cô vui vẻ dẫn anh đi chơi nào là đu quay,đập chuột,tô tượng,tàu lượn siêu tốc (riêng chơi đu quay và tàu lượn là anh đã ói lên ói xuống rồi).Sau đó cô rủ anh chơi nhà ma.Teru khì khì cười vui vẻ,tay anh nhéo nhẹ cái mũi nhỏ cứ hểnh lên.-Vô đó có sợ xong chạy ra không thế?-Còn lâu nhá!Em không sợ!Mạnh miệng thế đấy nhưng vào là nhỏ bị ma hù cho sợ muốn khóc đến nơi,buộc anh phải dỗ rồi bế nó ra khỏi nhà ma trong khi mặt nó chôn vùi vào lồng ngực anh hệt như mèo nhỏ nhút nhát ấy,làm anh càng muốn bảo vệ và yêu chiều hơn.-Về nhá mèo nhỏ?-Teru cười một cách yêu chiều và cưng sủng.-Um...-Nó vẫn sợ hãi rúc mặt vào bờ ngực vững chắc của anh.Đi gần ra công viên nó lại giở chứng hỏi:-Anh này!Anh yêu em như nào thế?-Um...anh không biết nữa....anh yêu em nhiều hơn chữ "yêu" em à!-Thế nhiều hơn chữ "yêu" là bao nhiêu?-Nó phụng phịu hỏi,dường như mèo nhỏ này lại giở thói làm khó anh rồi đây.-Em tính làm khó anh đấy à cục cưng?-Đâu có!Tiếng cười rôm rả của hai con người vang khắp con đường nhỏ với dòng người đi qua đông đúc.Anh chỉ mong thời gian này dừng lại mãi mãi để bên em trong khoảng khắc này.Anh bất giác nhớ lấy cái bông tai mình tính tặng em,liền đặt em xuống,lấy hộp bông tai ra rồi đặt lên tay em.-Tặng em,tình yêu bé nhỏ của anh.-Đã nói không quà cáp gì rồi mà!-Nó nhẹ nhàng đánh vào vai anh nhưng vẫn mở ra xem có gì.Bên trong là một đôi bông tai hình con sứa vô cùng đẹp.

-Đẹp không?-Teru hỏi với giọng vô cùng cưng chiều.-Yah!Đẹp quá!Yêu anh ghê!-Ayaka vui sướng ôm cổ anh rồi nhanh chóng đeo bông tai vào.Anh thấy cô cười cũng cười theo một cách si mê.Anh ước cô và anh mãi ở trong thời khắc này,mãi cười tươi như những đứa trẻ vừa mới biết yêu như này.Anh mong rằng tình yêu của cả hai không biến thành "thói quen" của đối phương.-----------------------------"

Sau này nắng có tắt

Mây kia có bạc màu

Xin người hãy nắm chặt

Đừng để mình lạc nhau."

- trầm lãng -
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Chuyện tình của chàng hạ và nàng thu


Chàng hạ với nụ cười tỏa nắng,chàng luôn được các dải nắng nhỏ li ti bu lại để gây sự chú ý với chàng.Nàng thu xinh đẹp dịu tính,nhưng chỉ biết hiểu chuyện mà âm thầm tự ti về chính mình không xứng với chàng hạ.------------------Hôm nay là một ngày nắng dịu,nàng thu đang ngồi trong một góc thư viện đọc một cuốn sách dày cộp thì bộng giọng nói vui vẻ gọi tên nàng khắp thư viện:-Ayaka ơi!Em đâu rồi!?-Em đây.-Cô vẫy nhẹ tay để ra dấu cho chàng trai kia.À đấy là chàng hạ của nàng.-Em đi lấy tài liệu cùng anh được chứ?-Chàng hạ nhìn nàng,nở một nụ cười tỏa nắng với nàng,nhưng cái nắng không quá gắt,nó chỉ dịu ngọt xoa dịu đời nàng thu mà thôi.Và đó cũng chính là nụ cười mà nàng thu yêu nhất,mê nhất của chàng hạ chói chang này.-Anh tính lấy em làm bia đỡ đạn nữa hả Teru?-Nàng thu cười nhẹ nhàng,tay nàng nhéo tai tên khốn tỏa nắng ngay trước mặt.-Đau anh!Hổng có!-Chàng hạ nhăn mặt giả bộ đau để chọc cười nàng thu.Và chàng đã thành công chọc cười nàng thu.-Thôi đi!-Nàng thu bỏ tay đang nhéo tai chàng hạ mà chuyển sang đánh nhẹ vào vai chàng,nhưng rồi cũng chấp thuận đi.-Ta đi lẹ thôi,không thầy lại phải đợi.Cả hai bước đi cùng nhau đầy tự tin trước mặt bao người,làm đứa con gái nào cũng phải ghen tị,đứa con trai nào cũng phải nể phục.Trai tài gái sắc đi với nhau mà lại.Nhiều người để ý kĩ sẽ thấy những tia nắng ấm áp phác tỏa đôi mắt xanh đầy cưng chiều của chàng hạ nhìn vào nàng thu mỗi lúc nói chuyện,lúc đó họ cũng chỉ biết hai chứ "ghen tị".Sau khi vượt qua ánh mắt của bao người đi đến phòng hiệu trưởng đưa hồ sơ.Ông hiệu trưởng cười tít hết cả mắt khi nghe tin hai con người này thường ngày như chó với mèo đấu khẩu nhau nhưng nay lại làm người sánh bước bên nhau (chưa chắc về chung lối).-

Sau này có cưới nhớ gọi thầy theo nhá!Thầy góp công lớn lắm đấy!-Lạy chúa em con lứa tuổi học sinh.-Hai đứa cùng đồng thanh rồi cười khùng khục.Lấy hồ sơ xong thì cả hai cần có việc nên phải tách riêng ra.Nàng thu thì đi kiếm sổ điểm của học sinh,chàng hạ đi tuần tra khắp trường.Đi một lúc quay về thấy tiếng ồn ào của lũ học sinh,nàng thu lần đến thì đứng hình,tay buông thõng cả bút và sổ xuống.Chàng hạ đang được một bạn nữ khác hôn lên má,dấu son đã vậy còn dính trên má anh.Mọi người cứ ngỡ nàng thu sẽ cáu giận,nhưng nàng chỉ mệt mỏi lách người qua đám đông mà chẳng nói gì.Chàng hạ thấy người thương của mình rời đi liền sậm mặt tát con tiện nhân kia rồi chạy theo nàng.-Ayaka!!Đợi anh!!!-Dạ?-Nàng thu quay lại,thấy chàng hạ rượt theo mình đến muốn bở cả hơi tai liền dừng chân lại.Chàng hạ có thể thấy đôi mắt nàng thu đã hoe đỏ hệt như những chiếc lá phong rụng rơi.-Anh...Con nhỏ đó cố ý hôn anh...-Em biết mà...Em hiểu cả mà...-Sao em không phản ứng gì thế?Nàng thu im lặng,thân tâm nàng tuy cuộn lại cảm giác khó chịu thật nhưng nàng không dám bật khóc vì sợ chàng xót;càng không dám giận vì sợ mắt chàng hạ sầu.Em biết hết mà người ơi....nhưng em không muốn nói ra thôi,sợ nói ra em sẽ khóc mất.Em không muốn người thấy bản mặt xấu xí của mình chút xíu nào.Nàng cố nghẹn lại giọt nước mắt nóng hổi sẽ trực chờ chảy xuống,nhẹ nắm lấy tay chàng hạ đang xót ruột nhìn em.-Không sao đâu...tại em...thôi đừng quan tâm làm gì cho phiền nào...-Mà em có cách này xóa dấu son này cho anh không?Thấy tởm chết mất!-Chàng hạ dùng tay cố xoa dấu son,hiển nhiên chàng đã nhận được nụ cười nhẹ của nàng thu dịu dàng.-Đây.-Nàng thu lấy trong túi ra thuốc tẩy trang và bông tẩy trang rồi lau vết son cho anh.-Em đừng chịu buồn một mình nhé!Anh xót em lắm!-Chàng hạ chỉ cười nhẹ rồi hôn lên khóe mắt nàng.-Đâu có đâu!Em ổn mà!-Nàng thu cố cười vui nhất có thể,nàng tưởng rằng mình chưa che giấu đủ.-Em che giấu tuyệt lắm!Nhưng không qua được tôi đâu!-Chàng nhéo cái chóp mũi nhỏ của nàng thu.-Em dám khóc mà không cho anh biết!-Em...em...-Nói coi,thằng nào bắt nạt em bé của anh?-Tại em tự ti chút ít thôi!Tại bạn vừa mới hôn anh đẹp quá chừng!-Nhỏ đó dùng phấn son đấy chứ đâu như em bé của anh để mặt mộc cũng xinh!Nhỏ đó tuổi con gà con ngang với em bé của anh!-Nè!Ai dạy anh vế sau thế hả tên kia!?-Nàng thu phồng má đạp mạnh vào vai chàng hạ.-Là em dạy anh chứ ai?Trước giờ chưa có đứa nào tiếp xúc gần nhất anh nhiều bằng em đâu!-Chàng hạ cười nhẹ trước độ hay quên của bé người yêu.-Em dạy hồi nào!?-Thì em của hồi trước dạy đó!------- Thì em của hồi trước nè ------------"Ê con nhỏ xanh mây kia chắc chắn chép phao luôn!"

-Có con cá!Cược không?-Nàng thu ngày xưa hếch mặt lên thách thức."

Cược!Thua một năm bao bánh ngọt!Thắng được đối phương bao!"

-Chốt!!Tua qua kì thi...."

Mày nhiêu điểm đầu xanh?"

-Con nhỏ kia ngóng qua bài nó.-Mày nói trước đi.-Nó trầm ngâm nhìn điểm của mình."

99 điểm"-Á há!Bà mày 100 điểm!!Mày tuổi con gà con ngang với tao gái ạ!!Chuẩn bị tiền bao tao ăn đê!!Chàng hạ dịu dàng năm ấy chỉ biết cười nhẹ với cô bạn thu bên cạnh mình mà nghĩ đúng hai chữ:"Trẻ con"------- Bay về hiện giờ nào bà con êy!

----------Thế mắc gì học!?-Tiếp xúc dần quen miệng đó!-Thế đừng tiếp xúc nữa!-Ấy!Đằng này chìm đắm vào em như hoa hướng dương chìm đắm vào ánh nắng của riêng nó luôn rồi!Không cứu vớt được nữa đâu!Mất em là anh sẽ chết luôn đó!-Chàng hạ ôm lòng vờ vịt đau đớn.-Thế còn Oxy với nước và thức ăn đâu?-Nàng thu khoanh tay,quay mặt đi.-Thì mất em anh không thèm ăn,không thèm thở nữa cho coi!-Ngốc!Phải thở chứ!-Nàng thu nhéo tay chàng hạ rồi xách chân chạy đi.-Ê!Đợi anh với bé!-Chàng hạ chạy theo,miệng không quên cười mỉm.
 
(Đn Jshk) Cuộc Đời Mới Đẹp Làm Sao
Biết trước sự bất ổn này tao đã không đi cho lành


Hôm ấy bên kia có buổi học đêm,Ayaka và Teru chỉ định đi dạo chút xíu thì nghe tin Aoi,Akane,Nene biến đâu mất.Thế là cả hai phải xách đít xách đồ nghề chạy đi kiếm muốn lòi con mắt.-Mấy hôm nay em không chơi cung nữa hả?-Teru cầm kiếm chạy đi tìm ba con báo kia,sẵn hỏi em bé nhà mình.-Cung với tên em vẫn mang theo nhưng em thích máu chiến với tụi kia hơn!-Nó nói,vừa cố gắng tìm Aoi và Nene,còn thằng Akane kệ mẹ nó.Trong lúc đang tìm muốn bở hơi tai thì bỗng một bóng cô gái tựa như Aoi,chỉ là nàng ta thả tóc thôi.Bóng cô gái đó kêu chúng tôi đi theo.Mặc sức Teru ngăn lại thì nó vẫn kéo anh đi bằng được,thế là lạc luôn vào một cái thang máy.-Ểh??Sao không có người??-Nó nhìn quanh thang máy kì lạ này.-Ủa??Đây là đâu??-Teru cũng nhìn quanh thang máy kì lạ.Đang xem xét thang máy thì cánh cửa thang máy đóng xầm lại,nó với anh chưa kịp hốt hoảng thì đã có một giọng nói trầm trầm ồn ồn vang lên."

Chuẩn bị đi xuống"-Teru!Anh làm cái quái gì thế!?-Nó bấu chắt vào cái thanh thang máy gần đó,vẻ mặt như sắp khóc đến nơi.-Này!Nó tự di chuyển chứ anh có làm gì đâu!Em là một kì bí em phải biết chứ!-Teru hoảng hốt thanh minh,làm con não lợn nhớ ra mình cũng là kì bí,chứ không sống ở danh phận con người nhiều quá riết rồi nó quên luôn mình là bán yêu với là kì bí số 8 luôn rồi.Bỗng nó cảm thấy có cái cảm giác lạ lạ,khẽ sờ lên đầu bỗng thấy hai cái tai,sờ ra đằng sau phát hiện chín cái đuôi hồ ly.Nó biến lại dạng bán hồ ly khi không ở trong ranh giới của nó sao!?Nó cảm thấy là lạ,trước giờ chỉ có đúng một ranh giới của một kì bí làm nó biến về được dạng này ngoài ranh giới của nó,là ranh giới của kì bí số 6.Chưa kịp nói thì thang máy bỗng khựng lại,một đám đồ chơi úa òa một cái làm hai chúng tôi sợ hãi chết chân tại chỗ luôn.Chúng nói ngôn ngữ kì lạ vãi ra làm chúng tôi không hiểu,lại càng không muốn hiểu.Sau khi cửa thang máy đóng lại,nó mới có thể nói với cái giọng run run:-Anh à.Chúng ta bị kì bí số 6 lừa rồi.-Sao em biết?-Teru ngồi bệt xuống chưa kịp sợ hãi thì lại phải hỏi cô người yêu của mình.-Tại em từng bị tên khốn này lừa rồi.-Nó cười giật giật khóe miệng.-Chán luôn.Có ai tắm hai lần trên một dòng sông như em không?-Teru đập chán tỏ vẻ mệt mỏi với em người yêu não bị ngưng đọng thời gian của mình.Nó có nhồi hết cơ não vào để nhớ được cái mật khẩu di chuyển đến ranh giới tận cùng mà nhóc số 7 chỉ cho sau khi bị số 6 lừa,tuy xát suất không cao nhưng mà kệ đi,làm thế có còn hơn không?Nó tiến đến nút bấm thang máy mà bấm số 4,2,6,2,10,5,1,và 6 làm Teru hoảng hốt trước độ chơi liều đếch biết đúng sai của em người yêu báo.-Em lại làm gì nữa vậy!?-Teru cố cho giọng mình không hoảng nhưng thật ra anh hoảng thật.-Thì chúng ta sẽ đi đến nơi tận cùng của bờ cõi bên kia,nơi mà ranh giới sẽ tồn tại đâu đó!-Ai chỉ em mấy cái này đấy!?-Số 7 chỉ em hồi em bị số 6 lừa đó!-Lại là tên số 7 đó!Em đi tin hắn à!?-Teru tuy hơi cọc nhưng vẫn cố đè giọng dịu dàng nói với người yêu.-Dù gì cũng là đồng nghiệp cả mà anh,đều là kì bí nên chúng em tin nhau có chút xíu à!-Nó chu chu mỏ nói trong khi thang máy vẫn di chuyển xuống tận cùng của bờ cõi bên kia."

Tinh"-Chúng ta đến nơi rồi kìa anh!-Nó nắm tay anh kéo lên.Cả hai nắm tay nhau đi ra khỏi thang máy.Nơi đây nước chỉ ngập tới mắt cá chân,nhưng có nước thì đây chắc chắn là ranh giới.Nó kéo tay anh về phía cánh cửa gần đó rồi ra hiệu cho anh im lặng,khẽ khàng mở cửa.Cánh cửa mở ra,xuất hiện trong đó là cảnh tượng đẹp mắt với phong cách Nhật Bản thời cổ.Nhà thì có nhà thấp,nhà cao,nhà nào nhà nấy lộn xộn hết cả nhìn ngứa mắt vô cùng.-Đến rồi!Ranh giới của số 6.-Nó tặc lưỡi rõ vẻ khó chịu vì cách bố thí sắp xếp của tên này quá lộn xộn.Nó sẽ tẩn chết tên này vì cách sắp xếp lộn xộn này cho mà coi!Cả hai cố gắng đi tìm Aoi trong vô vọng thì lại gặp ngay đúng lúc Aoi và Akane đang chuẩn bị đấu với nhau.Nhưng mà khoan....Aoi này bị hắc hóa rồi chứ đùa!Mẹ em cưỡi trên con rết to vãi ra làm nó sợ!-Ồ!!Ayaka-sempai và Teru-sempai?Hai người làm gì ở đây thế?-Aoi ngồi trên con rết cười rất vui vẻ.- Aoi-chan!!Em xuống đó mau!!Muốn chết hay gì mà trèo lên cao thế hả!?-Nó lo lắng nhìn Aoi.-Xin lỗi chị...nhưng rác phải ở trong thùng,em phải dọn sạch nơi này thôi...-Aoi cười một nụ cười tà mị khó coi.Con bé điều khiển bầy ong làm cho chúng tôi bối rối.Não con này nay lại nhảy số,nó nói với Akane đang ở gần:- Akane-kun,em lên tấn công con rết cứu Aoi-chan xuống,còn để chị và Teru xử mấy con ong dị hợm kia cho!-Okie chị iu!-Akane phóng lên lo tấn công con rết to tổ chảng.Nó với Teru nhìn nhau rồi gật đầu song kiếm hợp bích nhảy lên chém chết mẹ mấy con quái nhỏ.Akane chạy ở dưới một hồi thì bật lên trên không trung,cậu nhóc gào lên:-CHỈ ƯỚC ĐIỀU ĐÓ THÔI.....THÌ TỚ KHÔNG THỂ BIẾN NÓ THÀNH HIỆN THỰC GIÚP CẬU ĐƯỢC!!!Akane dùng một cú đá vòng tuyệt vời vào giữa con rết rồi lo đi đỡ Aoi trong sự hoang mang của nó và anh.-Ước mơ gì cơ?-Nó cùng anh đồng thanh hỏi.Nó chạy đến trong khói bụi thấy cảnh Akane đè Aoi xuống tra khảo.Ôi má ơi!Giờ giới trẻ tụi mày bạo dữ vậy hả?Nhưng con quễ này không ngăn gì hết mà đứng xem hai đứa nói chuyện "đàm đạo" với nhau,nghe câu tỏ tình của Akane,và cả hai chứng kiến nụ hôn của Aoi dành cho Akane.Nhưng cùng lúc đó cái đuôi của con rết khổng lồ gần tiến đến,nó nhanh chóng cho một kiếm vào cái đuôi nhọn của con quái vật.- Akane-kun,em dễ phân tâm thật đó!- Ao-chan....-Akane hoảng hốt nhìn cô bạn của mình.- Cậu không cần phải thích tớ nữa đâu Akane-kun.-Aoi vẫn nở nụ cười,và giờ đây nó không yêu mến nụ cười đó nữa,mà nó khinh bỉ,nó căm ghét nụ cười đó vô đối.Mải nhìn người em mình từng rất yêu thương mà cái đuôi của con quái vật liền lúc nào không hay,cái đuôi phóng xuống,may mà Akane đã thế chỗ cho nó mà chịu bị đâm để bảo vệ cả nó và Aoi.-Mịa thằng ngáo!Bà mày hồi phục được mà!Làm chi cho cực dị!!-Nó phát khùng lên.Nó thầm trách thằng đầu học thì to mà cái ngu thì đầy kia.Nhưng đến khi quay lại thì chỉ thấy thằng ngu này lại ôm con bé Aoi nhảy vào cái hố đó,thế là nó cũng nhảy vào để vớt thằng ngáo đá đó lên,Teru cũng nhảy xuống vì lo cho nó.Biết trước đi trừ yêu bất ổn như vậy nó đã không đi rồi!Gặp phải cái dòng simp ngáo này tao mệt quá thể!
 
Back
Top Bottom