Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [ Đn Genshin Impact/Gi ] Nhà ?

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
395165126-256-k668045.jpg

[ Đn Genshin Impact/Gi ] Nhà ?
Tác giả: doan2542
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Ernest luôn tìm cái gọi là "Nhà".

Nhưng rốt cuộc "Nhà" vốn là gì ?
===================
Kyryll Chudomirovich Flins x Ernest Dordelia (oc) Tags: charocflinsgenshingenshinimpact​
 
[ Đn Genshin Impact/Gi ] Nhà ?
Chap 1: Kẻ Bí Ẩn ?


Trước bước chân của lữ khách xa lạ với vùng đất mới, âm thanh vang vọng giữa khung cảnh huyền ảo và và sắc màu, nơi mà các lữ khách yêu thích đều sẽ đặt chân đến.Nod-Krai, Một vùng đất thuộc Snezhnaya.Nơi mà những điều huyền ảo và tôn giáo riêng được hình thành một cách riêng biệt, nhưng đồng thời cũng là nơi Vực Sâu nổ ra, nguồn gốc của tai họa và dư âm của sau này lại chính là Cuộc Săn Hoang Dã.Và xui thay, vị lữ khách xui xẻo này đã vô tình lạc vào làn sương mù dày đặc trong khi bản thân mình đang đi dạo bên mép bờ biển.....-"Đây là đâu cơ chứ...!?"

Một tiếng nói vang lên giữa chốn sương mù đậm đặc.Tiếng nói ấy vang vọng, đủ để hiện rõ sự sợ hãi của lữ khách giữa chốn nơi xa lạ, nơi mà người đã bị kẹt giữa làn sương mù và cái khí lạnh rùng mình này.Giữa xung quanh là làn sương mù dày đặc, giữa những mảnh nứt nẻ tím hồng trên mặt đất không khỏi khiến cho người khác phải sợ hãi trước khung cảnh kinh dị, dù vị lữ khách ấy sợ hãi nhưng bản thân cô vẫn luôn nắm chặt thanh kiếm trên tay mà đề phòng.Từng bước chân nặng trĩu cứ thế từng bước mà tiến lên, đôi mắt cứ thế láo liên mà cảnh giác, dù cho cô -Vị Lữ Khách Xa Lạ- đã có kinh nghiệm chiến đấu nhưng vẫn phải sợ hãi trước những thứ tâm linh không thể đoán trước.Và rồi thứ cần đến đã đến, những tiếng than khóc, những tiếng chửi rủa vang vọng khắp nơi như thể là những linh hồn đang càu cáu chính số phận bất công của mình, những thi thể không đầu được sinh ra từ vực sâu với ngọn lửa bùng cháy trên chính cái đầu đã mất của mình........-"GAHHHHHHHH-!!"

Đêm đó, tại Bãi Cát Sao, nhiều người đã nói rằng họ đã nghe thấy một tiếng hét thanh của một cô gái.Và họ không sai, đó chính là tiếng hét thanh của vị lữ khách này, và nếu ai đó có mặt tại đây mà chứng kiến thì thứ họ thấy sẽ là hình ảnh của một thiếu nữ chạy bạt mạng trong khi những thi thể với cái đầu lửa đang dí theo đằng sau.Phải, tuy vị lữ khách này ít nhiều gì cũng có kinh nghiệm chiến đấu với ma vật, nhưng thứ ma vật lần này cô gặp phải lại chính là những "linh hồn" hay còn nói cách khác lại là nỗi sợ của cô, những hồn ma(?).Khung cảnh ấy thật sự vừa buồn cười mà cũng vừa đáng sợ, cô cứ thế vừa chạy bán sống bán chết, cũng phải né tránh những làn khói tím mà từ đâu xuất hiện, rồi cũng chẳng mấy chốc, cơ thể của vị lữ khách cũng dần bắt đầu bất ổn, kiệt sức, run rẩy-Nhưng may mắn thay, ngay trước mắt của làn sương mù mịt lại hiện ẩn bóng hình màu xanh khiến cho cô không khỏi có hi vọng và chạy về phía đó, tựa như nó chính là sợi dây cứu mạng khiến cô nắm chặt không buông.Đó là cho tới khi hình bóng ấy dần hiện rõ cùng với ánh sáng màu xanh ấy....Là bóng của một người đàn ông cao lớn với làn da nhợt nhạt như những ma vật đang đuổi theo cô, ánh mắt vàng đục cùng với quần thâm mắt nặng, đôi tay người đàn ông ấy thì lại đang cầm đèn với ngọn lửa xanh lam.Và rồi, vị lữ khách bất chợt dừng chân, ánh mắt cứ thế va vào người trước mắt mà im lặng và sau đó là tiếng hét thất thanh từ cô:-"CÓ MAAAAAA!!!"

Rồi vị lữ khách ấy cứ thế trợn mắt mà bất tỉnh, dù không rõ sau đó có chuyện gì nhưng cô chắc chắn rằng gương mặt của người đàn ông kia đã thoáng qua vẻ khó tả nào đó..

.

.

Không rõ đã bao lâu trôi qua từ lúc vị lữ khách này bất tỉnh, chính bản thân cô cũng chẳng rõ đã có chuyện gì xảy ra, chỉ biết rằng ngay khi cô tỉnh dậy thì nơi này đã trở nên khác so với lần cuối cô chợp mắt, thay vì rằng trước mắt cô lẽ ra là bầu trời rực rỡ thì giờ đây đã bị trần nhà che khuất mất.

Vị lữ khách ấy cứ thế xoa trán mình như thế đang cố nhớ lại điều gì đó, cô cứ thế chống tay mà ngồi dậy trên chiếc giường xa lạ, vậy tức là đã có ai đó cứu cô khỏi Cuộc Săn Hoang Dã, đã vậy người đó còn chu đáo mang cô rời khỏi nơi nguy hiểm đó mà tới nơi an toàn.

Dù cho lữ khách ấy không nhận thức được thì ít nhiều gì cô cũng đoán được là do ai làm, hay nói đúng hơn là nguyên nhân khiến cho người vì quá sợ hãi mà bất tỉnh....

-"Vịnh Nguyệt Sứ đại nhân !

Cô ấy đã tỉnh lại rồi !!"

Đột nhiên một giọng nói lớn vang lên khiến cho vị lữ khách vốn đang chìm vào suy nghĩ cũng bất giác nghiêng đầu về phía tiếng nói, cô không rõ đó là ai nhưng cách ăn mặc và cách nói lại như thuộc một tôn giáo nào đó.

Dù sao cô cũng không hiểu rõ về Nod-Krai lắm vì cô chỉ mới tới đây được vài ngày nhưng dù vậy, cô vẫn dõi theo bóng lưng người vừa nói lớn mà kêu tên ai đó?(?).

Chẳng bao lâu sau, người vừa lớn tiếng đã quay lại cùng với một bóng người đi theo đằng sau, và ngay khoảng khắc mà vị lữ khách nhìn rõ được bóng hình ấy cũng là lúc cô phải bất ngờ trước nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của nàng ta.

Nàng ta tựa như là hiện thân của vầng trăng thu tròn vạnh.

Tóc dài như sóng lặng, màu tím sẫm trời đêm.

Mỗi bước nàng đi, lụa mềm khẽ lay chuyển, như mây nước trôi về chốn hư không tĩnh lặng.

Đó là những gì vị lữ khách này nhận xét về người được gọi là "Vịnh Sứ Nguyệt", một sự xinh đẹp khó mà miêu tả thành lời....

Và ngay lúc cô còn đang ngẩn ngơ trước vẻ đẹp ấy thì lúc này người đối diện cô đã bắt đầu cất tiếng hỏi thăm:

-"Cô đã thấy thế nào rồi, còn chỗ nào thấy không khỏe không ?"

Vịnh Sứ Nguyệt ấy cứ thế lo lắng mà hỏi thăm cô.

-"A, tôi đã ổn rồi..!

Cảm ơn đã lo lắng nhưng cho hỏi cô là...?"

Vị lữ khách ấy cứ thế nghi hoặc mà cất lời hỏi, dù cho vị trước mắt mang một vẻ đẹp dịu dàng, giọng nói nhỏ nhẹ như thể rót mật vào tai nhưng ít nhất cô vẫn phải cảnh giác người này.

Có lẽ Vịnh Sương Nguyệt trước mắt cảm nhận được sự cảnh giác của vị lữ khách này nhưng cô không hề tức giận hay gì cả, đơn giản vẫn chỉ dịu dàng đáp lại câu hỏi ấy:

-"Tôi là Lauma, Vịnh Sứ Nguyệt của Dòng Dõi Sương Nguyệt, đã vô tình thấy cô bất tỉnh gần bộ tộc chúng tôi nên đã đem về"

-"Gần bộ tộc ?

Nhưng rõ ràng tôi đang ở Bãi Cát Sao mà ?"

Lữ khách ấy cứ thế thắc mắc.

Nhưng Lauma dường như đang suy nghĩ tới điều gì đó mà trầm mặc, cô không trả lời thay vào đó cô đã đem tới một dĩa trái cây tươi mát về phía vị lữ khách như thể là lời mời, cô cứ thế dịu dàng mà đối đãi:

-"Cô vừa tỉnh dậy chắc mệt lắm, hãy cứ thưởng thức Vụ Thu Hoạch Hôm Nay của chúng tôi trước nhé ?"

-"Cảm ơn nhiều nhé, Lauma.

À, tôi chưa giới thiệu, tôi là Ernest Cordelia, một nhà lữ khách"

"Ernest" cứ thế vừa nhận lấy đồ ăn từ phía Lauma vừa giới thiệu bản thân mình, dù gì việc đột nhiên bị ma dí đã tốn không ít năng lượng nên cô cũng chẳng dại gì mà từ chối.

Lauma cứ thế thân thiện mà mỉm cười lại, cô cứ thế nhìn Ernest đang tận hưởng bữa ăn của mình rồi cũng định rời đi mà làm việc khác, nhưng trước đó Lauma vẫn đứng lại mà nói với cô một lời cuối:

-"Đêm đã khuya, những vì sao cũng đã chúc nhau ngủ nên cô hãy cứ ở đây một đêm để dưỡng sức nhé ?-"

"Và đúng rồi, người đã đưa cô tới đây tên là Flins, tôi nghe được các động vật bảo thế nên nếu muốn cảm ơn hãy tìm tới anh ta thay vì tôi"

.

.

.

"Flins ?

Ai cơ ?"

"Là người đàn ông bí ẩn như ma đó á ?"

.

.

.
____________
 
Back
Top Bottom