Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con

Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 50: Chương 50



Lê Mạt về đến nhà còn chưa nghỉ được bao lâu, Dương Lan Hoa và Lý Tiểu Phượng đã tới nhà.

Lần trước hai người bọn họ mỗi người cầm một hộp hương cao trở về đều đã bán ra ngoài. Hai người bán năm văn tiền, mỗi người kiếm được một văn tiền. Mặc dù một văn tiền không nhiều, nhưng đây chính là kiếm được lợi nhuận ròng nha, các nàng c*̃ng chưa làm gì, chỉ động miệng là tiền đã đến tay, không phải càng đơn giản hơn đó sao.

Hai người này đều thấy được chỗ khả thi c*̉a vụ làm ăn này, lập tức quyết định đến nhà Lê Mạt lấy tiếp mấy hộp, đi qua bên nhà mẹ đẻ quảng cáo một chút. Thứ này năm văn tiền một hộp lớn như vậy, nhà mẹ đẻ nàng ta khẳng định có không ít người sẵn lòng mua, nhà mẹ đẻ c*̉a người trong thôn c*̃ng sẽ có người muốn mua.

Lê mạt lấy hai loại hương cao mới làm ra, hai người thấy còn có hương hoa c*́c mới cầm lên ngửi ngửi, c*̃ng rất thích. Bọn họ suy nghĩ một chút, mỗi người cầm hai hộp hương hoa hồng và hai hộp hương hoa c*́c.

Thừa dịp buổi chiều không có việc gì, Lê Mạt lại tìm hạt giống rau c*̉ lần trước đi lên trên trấn mua ra.

Trong nhà vẫn luôn không đủ đồ ăn, thỉnh thoảng rau dưa vẫn là Triệu gia hái xuống từ trong vườn rau đưa cho nhà bọn họ. Lê Mạt đã sớm muốn tự mình trồng một vườn rau xanh để ăn, nào ngờ sau khi cô mua về rồi lại không ngừng nhận việc, liên tục không nhín ra được chút thời gian tới trồng.

Tống Đại Sơn xách rìu đi qua rừng trúc bên kia chặt một đống lớn cây trúc trở về, sau đó cắm từng cây trúc trên mặt đất, vây lại thành một vòng tròn lớn ở sau phòng, sau đó dùng dây thừng vòng quấn quanh gậy trúc, như vậy là làm thành một khu vườn, lại ở bên ngoài rìa dùng bụi gai xách về vây xung quanh. Người bình thường hoặc thú vật đều không thể chui lọt, như vậy vườn rau xanh sẽ tươi tốt.

Tiếp đó, Tống Đại Sơn lại chia bên trong vườn rau ra thành mấy mảnh, giữa các mảnh có chừa một đường nhỏ cho người đi, những chỗ khác đều dùng cuốc cuốc qua một lượt, sau đó lại dùng phân người bón một lần. Như vậy có thể làm cho đất đai phì nhiêu, rau trồng lên sẽ nhanh chóng tăng trưởng.

Lê Mạt và Tống Đại Sơn bỏ ra thời gian mấy ngày chỉnh đốn xong vườn rau, sau đó trồng toàn bộ hạt giống rau c*̉ mua về xuống, tiếp theo là chờ hạt giống nảy mầm.

Nhìn vườn rau xanh do mình đích thân sửa sang lại, Lê Mạt có cảm giác kiểu như cái nhà này đang không ngừng phát triển.

Lúc này, Lê Mạt trong lúc vô tình nghe Tống Đại Sơn nhắc đến, mấy ngày nữa chính là hội chùa long trọng nhất mỗi năm một lần bên này.

Vào tháng tư hằng năm người ở đây đều sẽ cử hành một lần hội chùa, địa điểm hội chùa ở ngay trên núi Pháp Hoa. Rất nhiều người đều chọn ở ba ngày tổ chức hội chùa này đi tới chùa Pháp Hoa trên núi Pháp Hoa dâng hương, cầu nguyện mong muốn trong lòng trở thành sự thật.

Lê Mạt c*̃ng không muốn bỏ qua lần hội chùa này.

Sở dĩ Lê Mạt không muốn bỏ qua lần hội chùa này c*̃ng không phải muốn đi dâng hương cầu nguyện, mà là muốn lợi dụng cơ hội lần này kiếm thêm một khoản. Hội chùa tổng cộng tổ chức trong ba ngày, ba ngày này, không riêng dân chúng bình thường sẽ đi dâng hương, những nhóm tiểu thương buôn bán c*̃ng đã sớm mong mỏi. Ba ngày này, trên đường đi lên núi, dọc theo đường đi đều là sạp nhỏ tiểu thương mở ra bày bán thương phẩm c*̉a mình, ăn dùng chơi thứ gì cần đều có. Ba ngày này thường hay là thời cơ kiếm tiền rất tốt c*̉a nhóm tiểu thương, không những giá cả cao hơn bình thường rất nhiều mà còn bán rất chạy, ai c*̃ng không muốn bỏ qua cơ hội lần này.

Lê Mạt c*̃ng muốn, lần này nàng muốn làm nhiều chút hương cao đi bán, đến lúc đó sẽ có rất nhiều nữ tử c*̃ng đi dâng hương, chắc chắn có thể bán được. Cho dù có những người bán son phấn khác c*̃ng bán hương cao, nhưng lại không có rẻ và hợp túi tiền bằng nàng, nàng tin tưởng việc buôn bán c*̉a nàng nhất định sẽ không kém.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 51: Chương 51



Nghĩ tới chỉ còn không đến mấy ngày, trong nhà c*̃ng chỉ có mười mấy hộp hàng tồn, điểm ấy còn xa mới đủ, cho nên nàng phải mau chóng ở trước hội chùa làm nhiều thêm một chút hương cao.

Đầu tiên sẽ phải làm nhiều thêm ít hộp gỗ.

Nàng nói ý tưởng đi hội chùa bày quầy bán hàng cho Tống Đại Sơn, Tống Đại Sơn mím môi, hơi lo lắng: “Hội chùa ở trên núi Pháp Hoa lần này cách chúng ta ước chừng hơn mười dặm đường lận đấy. Phần lớn tiểu thương đều là đánh xe đi bày quầy bán hàng, nhưng chúng ta không có xe, đi qua đó còn không biết phải đi tới bao giờ, nàng có thể xuống đến đó được không?”

Lê Mạt không ngờ núi Pháp Hoa lại cách thôn xa như vậy, nếu như chỉ dựa vào hai chân đi đường, chờ đi tới nơi thì người ta c*̃ng đã dọn quán hết rồi, cho dù là kịp đi nữa thì đến lúc đó liệu có thể buôn bán khi đang mệt được không?

Trước đó nàng chỉ muốn tới bán hương cao, không nghĩ đến vấn đề khoảng cách này, chuyện này phải làm sao mới tốt đây?

“Đại Sơn ca, vậy người trong thôn chúng ta đi hội làng mua đồ đi bằng cách nào?” Lê Mạt hỏi.

Tống Đại Sơn trả lời: “Mấy ngày nay mỗi ngày nhà Hạ Lão Chúc đều sẽ đánh xe lừa vừa đi vừa về chở người trong thôn đi qua rồi lại chở về. Nhưng đi dâng hương đi dạo hội chùa thì được, nếu như đi làm ăn thì nhất định phải vào lúc mọi người còn chưa tới dọn cho xong sạp hàng, hơn nữa đi đến quầy hàng càng sớm càng tốt, đi theo xe lừa ở trong thôn là tuyệt đối không kịp.”

Lê Mạt c*̃ng biết đạo lý này, xe lừa trong thôn này là không được, thế chẳng lẽ thật sự phải đi bộ tới hay sao?”

Tạm thời không giải quyết được vấn đề này, Lê Mạt đành phải buông xuống, nói với Tống Đại Sơn: “Đại Sơn ca, chuyện xe chúng ta từ từ rồi nghĩ, chàng đi tới nhà Trương lão thúc đặt hai trăm cái hộp trước đi. Chúng ta phải nhanh chế tạo ra hương cao gấp. Số lượng hộp nhiều, chàng nhờ Trương lão thúc nắm chắc một chút, tốt nhất ba ngày là có thể lấy đến, chúng ta có thể đưa thêm ít tiền cho Trương lão thúc.”

Lúc này Tống Đại Sơn gật đầu, lập tức đi tới cửa nhà Trương lão thúc.

Vấn đề hộp đã được giải quyết, kế tiếp chính là vấn đề về hoa này, phải làm hai trăm hộp hương cao, nhu cầu lượng hoa c*̃ng không phải một điểm hai điểm, chỉ dựa vào hai người hái không có hai ngày là không được. Hơn nữa còn phải làm ra chứa trong hộp, thời gian hoàn toàn không theo kịp, dựa vào hai người nàng và Tống Đại Sơn là hoàn toàn không đủ, cần phải tìm người đến hỗ trợ.

Phương thuốc chế tạo c*̉a nàng ngoài chính nàng và Tống Đại Sơn biết ra thì những người khác đều không biết, bây giờ muốn tìm người hỗ trợ thì ắt hẳn sẽ phải tiết lộ phương pháp và nguyên liệu luyện chế, như vậy con đường kiếm tiền c*̉a nàng c*̃ng sẽ bị bại lộ, về sau sẽ khó kiếm được tiền này.

Càng nghĩ, Lê Mạt càng không quyết định được tìm ai hỗ trợ.

Không phải nàng không nghĩ tới tìm người Triệu gia, nhưng ở trong c*̀ng một thôn, hai nàng dâu Triệu gia còn đang lấy hàng c*̉a nàng đi bán, một khi nhà các nàng biết phương pháp luyện chế, như vậy ai còn nhẫn nại không tự mình làm mà lại đi bỏ bốn văn tiền ra nhập hàng từ chỗ nàng chứ? Cho dù các nàng nhịn xuống không tự mình làm, vậy còn người trong nhà các nàng thì sao? Người nhà mẹ đẻ thì sao? c*̃ng không phải mỗi người đều có thể làm được, nếu như nhiều người biết đến thì bí mật khó giữ, rất khó trông chừng.

Lê Mạt cảm thấy một khi xử lý không tốt chuyện này thì người hai nhà sẽ xảy ra lục đục.

Lòng người khó dò, Lê Mạt không đánh cược nổi nhân tính, c*̃ng không muốn cầm tình nghĩa nhiều năm c*̉a hai nhà đi đặt cược.

Tống Đại Sơn biết Lê Mạt lo lắng, suy nghĩ một chút rồi nói ra nhân tuyển trong lòng mình: “Lê Mạt, nàng cảm thấy muội muội ta và muội phu thế nào? Mai Tử từ nhỏ đã lương thiện ngay thẳng, chưa từng ham tiện nghi c*̉a người ta, hơn nữa nàng ấy rất thực lòng với ca ca là ta, sẽ không làm ra chuyện hại đến chúng ta. Muội phu ta lại thành thật chất phác, sẽ không làm ra hành vi tiểu nhân kia.”
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 52: Chương 52



Nếu như Tống Đại Sơn không nói, Lê Mạt c*̃ng không nhớ ra được Mai Tử và Thiết Tử, bây giờ nghĩ tới, hai người đó thật đúng là phù hợp.

Cho nên Lê Mạt lập tức gật đầu: “Được, vậy đợi lát nữa ta sẽ đi mời Mai Tử và Thiết Tử đến hỗ trợ, ngày mai sẽ bảo cả nhà bọn họ tới đây, sau đó ở lại đây vài ngày. Hội chùa c*̃ng cần người hỗ trợ, chờ qua hội chùa rồi sẽ để cho Mai Tử và Thiết Tử trở về.”

Tống Đại Sơn đồng ý, nói: “Ta đi chung với nàng, lần trước nàng chỉ đi qua đó một lần, không biết đường tới nhà Mai Tử.”

Lê Mạt suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

Hai người tìm Tiểu Bảo đang chơi ở bên ngoài về, khóa cửa lớn lại, sau đó dẫn theo Tiểu Bảo tranh thủ đi tới nhà Mai Tử.

Đến nhà Mai Tử rồi, bọn họ vừa mới nói ra chuyện muốn mời nàng ấy và Thiết Tử tới giúp, Mai Tử không nói hai lời đã đồng ý, hẹn giờ Mão ngày mai sẽ chạy tới thôn Đạo Nguyên.

Cả nhà ba người Tống Đại Sơn lại vội vàng chạy trở về.

Ngày hôm sau trời vừa tờ mờ sáng, Mai Tử và Thiết Tử đã dẫn theo Tiểu Thọ hăng hái lạ thường đến đây. Tiểu Thọ vừa đến đây, lập tức bịch bịch bịch chạy về phía Tiểu Bảo, hai đứa bé như là chuyến đi xa gặp nhau, khỏi phải nói có bao nhiêu kích động.

Mai Tử ở bên cạnh nhìn hai tiểu hài tử cười: “Sáng nay gọi nó rời giường còn dậy không nổi, nói muốn dẫn nó đến nhà cậu tìm Tiểu Bảo chơi thì nó lập tức mở to mắt ra.”

Lê Mạt nghe vậy c*̃ng mỉm cười, có đôi khi con nít chính là dễ chơi như vậy.

Lê Mạt làm chút cháo, chưng mấy cái bánh bao chay, người một nhà ngồi c*̀ng nhau ăn điểm tâm, sau khi ăn xong thì dẫn theo hai tiểu hài tử, một đoàn người cõng gùi lập tức cất bước đi tới chỗ mọc ra mảng lớn hoa ở sau núi.

Để cho hai đứa bé chơi đùa ở bên cạnh mình, bốn người lớn thì hái hoa bỏ vào trong gùi. Mai Tử và Thiết Tử đều là người tay chân lanh lẹ, làm việc không hề chậm hơn Lê Mạt và Tống Đại Sơn, bốn người c*̀ng làm hiệu suất không chỉ cao hơn một chút, chỉ chốc lát sau bốn cái sọt lớn đã chứa đầy tràn. Tống Đại Sơn trải lên phía trên hoa một tầng cỏ tranh, c*̀ng Thiết Tử c*̀ng nhau vận chuyển hoa trong bốn cái gùi về trong nhà. Lê Mạt và Mai Tử ở lại chỗ này hái tiếp, chờ hai người bọn họ trở về.

Cứ như vậy, bốn người bận từ sáng sớm đến tối mịt, giữa trưa dùng một chút lương khô và nước mang theo, ròng rã hái được mười mấy sọt hoa, đoán chừng có thể làm ra xấp xỉ hai trăm hộp, lúc này Lê Mạt mới kêu mọi người về nhà.

Về đến nhà thì trời đã tối đen, Lê Mạt lấy hai ngọn nến mua từ trên trấn ra nhóm lửa, ở trong phòng bếp dùng bột mì làm chút mì sợi. Bốn người lớn hai đứa bé vây quanh bàn ăn xong bữa cơm tối.

Cả ngày nay, tất cả mọi người đều bận bịu mệt mỏi, cơm nước xong xuôi rồi rửa mặt đơn giản một chút là đi ngủ.

Ngày hôm sau, bốn người lớn c*̀ng nhau rửa sạch hoa, nhóm lửa lên, khuấy khuấy, một khắc c*̃ng không ngừng nghỉ làm suốt một ngày, cuối c*̀ng c*̃ng mang toàn bộ hoa làm thành hương cao. Tạm thời không có hộp bỏ vào nên mới đặt ở bên trong chậu lớn đã rửa sạch, một chậu hương hoa hồng, một chậu hương hoa c*́c, chỉ chờ ngày mai lấy hộp tới rồi tiến hành đóng hộp là được.

Mấy người bận rộn liên tiếp vài ngày, rốt cuộc làm ra hai trăm hộp hương cao ở trước khi đến hội chùa, lúc này, vấn đề xe trước đó chưa được giải quyết c*̃ng đã nghe ngóng được cách xử lý.

Tống Đại Sơn chạy đến nhà ở thôn cách vách ngày thường bán kẹo hồ lô ở trên trấn, trong nhà đó có chiếc xe bò, bình thường làm ăn buôn bán đều là đánh xe bò đi, lần này đi hội chùa c*̃ng dự định đánh xe bò đi. Kẹo hồ lô c*̉a nhà bọn họ không chiếm chỗ, vừa vặn có thể đưa cả nhà Tống Đại Sơn lên. Cho nên Tống Đại Sơn đã thương lượng với bọn họ một chút, mỗi ngày cho người nhà đó mười văn tiền, ba ngày buôn bán này c*̃ng tiện thể chở cả nhà bọn họ lên. Người nhà nọ không hề do dự đã đồng ý.

Biết vấn đề xe đã được giải quyết, lần này Lê Mạt mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, tiếp theo chỉ cần đợi bán là được rồi.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 53: Chương 53



Sáng nay hội chùa, một nhóm bốn người Lê Mạt mò mẫm rời khỏi giường, vào lúc gà còn chưa gáy đã xuất phát đi đến thôn bên cạnh. Về phần hai đứa nhỏ thì được bế ở trong ngực người lớn nằm ngáy khò khò.

Chờ đến khi tới nhà bán kẹo hồ lô ở thôn bên cạnh thì gà c*̃ng mới vừa gáy, trời vẫn còn tối đen, đoàn người mò mẫm ở trong bóng tối, ngồi vào trên xe lên đường đi tới núi Pháp Hoa.

Lúc đến núi Pháp Hoa, ngày mới vừa hửng sáng, lúc này không ít người bày quầy bán hàng đều đã tới. Tất cả mọi người đều đang tìm quầy hàng phù hợp, sau đó bày ra thương phẩm c*̉a mình.

Lê Mạt cho người nhà kia mười văn tiền, sau đó lập tức vội vàng đi tìm một vị trí tốt, trải một tấm vải mang từ nhà tới lên trên mặt đất, bày hương cao ngay ngắn lên, sau đó mở ra hai hộp hương cao ở phía trước nhất, phô ra cho người đi đường nhìn xem.

Lúc này Mai Tử mới hỏi Lê Mạt: “Tẩu tử, hương cao này c*̉a chúng ta bán thế nào?”

Lê Mạt suy nghĩ một chút, đồ gì đó ở trên hội chùa đều phải bán đắt hơn bình thường, bình thường hương cao này c*̉a nàng yêu cầu năm văn tiền một hộp, hôm nay cứ bán tám văn tiền một hộp đi.

Mai Tử cảm thấy tám văn tiền một hộp c*̃ng còn rất rẻ: “Tẩu tử, trước đây muội đi lên trên trấn thấy những thứ này, ít nhất đều đòi mười lăm văn tiền một hộp, hơn nữa mỗi hộp còn rất ít. Cái này c*̉a chúng ta liều lượng nhiều như vậy, chỉ cần tám văn tiền một hộp c*̃ng quá rẻ rồi.”

Lê Mạt mỉm cười: “Ta không so sánh về giá với những người khác, ta muốn đi theo đường lối rẻ mà thiết thực, chuyên bán cho những người bình thường không mua nổi hoặc không muốn mua trong cửa hàng son phấn. Không phải những người này không muốn mua, nếu như ta bán rẻ, số lượng lại nhiều, những người đó chắc chắn sẽ sẵn lòng mua.”

Mai Tử ngẫm lại, cảm thấy tẩu tử nàng ấy nói rất đúng. Nếu như là nàng ấy, nhìn thấy một hộp hương cao lớn như thế, chỉ cần giá tiền bằng một nửa bên ngoài, chắc chắn sẽ cảm thấy đã gặp được đồ tốt, vội vàng mua vào một hộp, nếu không lần sau còn không biết có thể mua được lời như vậy hay không.

Nghĩ như vậy, Mai Tử đột nhiên cảm thấy bội phục tẩu tử nàng ấy, tẩu tử này c*̉a nàng ấy quá biết cách làm ăn, lại còn có đầu óc tốt.

Trên đường đi đến đây Lê Mạt đã nghĩ xong chuyện phân công, đợi lát nữa nàng phụ trách đề cử giới thiệu cho khách. Mai Tử sẽ giao hàng cho người ta thu tiền. Đại Sơn ở bên cạnh trông chừng đồ đã tránh để cho những kẻ khác đục nước béo cò, còn hai đứa bé hôm nay sẽ giao lại cho Thiết Tử chăm sóc.

Mọi người sôi nổi gật đầu, không có ý kiến gì với sự sắp xếp này.

Không bao lâu, trời đã hoàn toàn sáng hẳn, lúc này người đã lục đục đi tới hội chùa. Có người muốn đi lên trên núi sớm dâng hương, cho nên c*̃ng không phải đi quá nhanh, không hề chú ý đến sạp hàng ven đường mà là vừa đi vừa dạo chơi, nhìn cảm thấy hứng thú thì sẽ dừng lại xem.

Lúc này đám tiểu thương lập tức gào to lên, trong lúc nhất thời toàn bộ bầu không khí náo nhiệt hẳn lên.

Mai Tử nhìn bạn hàng xung quanh ai nấy đều lớn giọng rao, c*̃ng bắt đầu nóng nảy, liếc mắt nhìn sang Lê Mạt: “Tẩu tử, người ta ai nấy đều rao lớn, chúng ta không rao lớn thì người ta sẽ không sang đây, hay là chúng ta c*̃ng rao lớn lên đi.”

Lê Mạt ngẫm nghĩ, đúng vậy, người ta ai nấy đều lớn giọng rao, các nàng cứ đứng đấy bất động c*̃ng quá quái lạ, cho nên nàng c*̃ng học những tiểu thương đó lớn giọng rao: “Bán hương cao đây, hương cao vừa thiết thực vừa rẻ, chỉ cần tám văn tiền một hộp!”

Mai Tử thấy tẩu tử hô to, c*̃ng lớn giọng rao theo.

Đừng nói, tiếng rao lớn này thật đúng là đã thu hút không ít người đến, vừa nghe đến hương cao, người ta còn đang suy nghĩ hương cao hôm nay không biết chừng sẽ đắt đến cỡ nào đâu, nào ngờ tiếp theo đó bất ngờ nghe được chỉ cần tám văn tiền một hộp. Mặc dù tám văn tiền đối với dân chúng bình thường mà nói c*̃ng không phải món tiền nhỏ, nhưng so với đám hương cao hở ra là mấy chục văn tiền, món này tám văn tiền đã có thể coi như rất rẻ rồi. Cho nên những người nghe được đều cảm thấy hứng thú, sôi nổi tiến về phía Lê Mạt bên này.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 54: Chương 54



Người đầu tiên đi đến trước gian hàng chính là một cặp mẹ con, người mẹ đại khái hơn ba mươi tuổi, nữ nhi khoảng mười mấy tuổi, ở đây c*̃ng là đã đến tuổi có thể lấy chồng được rồi. Hai mẹ con đi đến trước mặt, nhìn hương cao bày ra, vừa nhìn đến phân lượng đã ngạc nhiên, không khỏi hỏi lại xác nhận: “Hương cao này thật sự chỉ cần tám văn tiền thôi sao?”

Lê Mạt cười gật đầu: “Đại tỷ, hương cao nhà ta chỉ cần tám văn tiền một hộp.”

Trong lòng phụ nhân này dấy lên chút do dự. Chẳng lẽ hương cao này có vấn đề gì sao, nếu không thì sao lại rẻ như vậy?

Lên Mạt nhìn ra phụ nhân này đang do dự, nàng mới tiến lên một bước, cầm hộp hương cao hoa hồng kia mở ra, nói: “Đại tỷ, đây là bí phương nhà ta làm ra, chất lượng là số một. Ta đúng là đã bán rẻ, dựa vào bán nhiều để kiếm tiền, nếu tỷ không yên tâm, trước tiên có thể thử một chút rồi hẵng quyết định. Đến, đại tỷ, đưa cổ tay c*̉a tỷ cho ta, ta cho tỷ thử một chút.”

Phụ nhân kia vừa thấy có thể thử một chút, vội vươn một bên cổ tay ra. Lê Mạt dùng ngón tay chấm một chút, nhẹ nhàng bôi lên trên cổ tay phụ nhân nọ: “Đại tỷ, tỷ ngửi thử đi, c*̃ng có thể cho người bên cạnh tỷ ngửi thử, xem có phải là rất thơm hay không.”

Phụ nhân lập tức đưa tay lên trước mũi, quả nhiên một mùi thơm thanh nhã lập tức truyền vào mũi, mùi thơm này rất dễ chịu, khiến cho người ta ngửi đến thư thái.

Nữ nhi c*̉a phụ nhân này c*̃ng ngửi thử, ánh mắt lập tức sáng lên: “Nương, con không cần đi đến trước mặt nương mà vẫn có thể ngửi được, quanh người nương c*̃ng thơm nữa.”

Lê Mạt lại đúng lúc bổ sung một câu: “Đại tỷ, hương thơm này c*̃ng không phải chỉ trong chốc lát mà có thể thơm ngát cả ngày. Hương cao này c*̉a ta, chỉ cần giống như ta vừa rồi bôi một chút như vậy ở cổ tay hoặc trên cổ là có thể thơm suốt cả ngày. Một hộp như thế ta chỉ bán có tám văn tiền, không có cái nào rẻ hơn cái này nữa đâu, ta c*̃ng chỉ ở trong này bán ba ngày, qua rồi sẽ không bán ở đây nữa.”

Đại tỷ này vừa nghe xong, vốn đang động tâm lần này đã hoàn toàn luân hãm, lập tức móc ra tám văn tiền mua một hộp.

Lê Mạt quay đầu bảo Mai Tử giao cho phụ nhân này một hộp, c*̃ng nhận lấy tám văn tiền.

Trong lúc Lê Mạt nói chuyện, xung quanh lại có thêm rất nhiều người vây xem. Lời vừa rồi c*̉a Lê Mạt tất cả mọi người đều nghe được, mọi người xung quanh c*̃ng đã ngửi thấy mùi thơm trên người phụ nhân vừa rồi, điều này khiến cho không ít người c*̃ng chen lấn đi lên đòi mua một hộp.

Lê Mạt lập tức nói với mọi người xung quanh: “Hương cao này c*̉a ta có hai mùi hương, một loại là hương hoa hồng, một loại là hương hoa c*́c. Vị đại tỷ vừa rồi dùng trên người chính là hương hoa hồng, mọi người c*̃ng đã ngửi được mùi thơm rồi, bây giờ có vị nào muốn thử hương hoa c*́c này một chút hay không? Ta có thể cho mọi người thử một chút miễn phí, sau đó mọi người có thể chọn mua mùi hương mà mình thích.”

Lời này vừa ra, không ít thiếu phụ xung quanh đều muốn thử một lần, xôn xao tiến lên muốn thử một chút.

Lê Mạt c*̃ng không ngại nhiều người, lần lượt bội lên trên người chúng phụ nhân một chút hương cao.

Sau khi bôi xong, những người đã thử qua rất hài lòng với mùi hương, tất cả đều bỏ tiền ra mua. Có người thích hương hoa hồng thì mua hương hoa hồng, có người ưa hương hoa c*́c thì mua hương hoa c*́c, người thích cả hai loại thì đều giống nhau bỏ tiền ra mua mỗi thứ một hộp.

Có lẽ là khó gặp được hội chùa dạng này, c*̃ng có lẽ là bầu không khí c*̉a hội chùa đã ảnh hưởng tới mọi người, hôm nay người tới đều chịu tiêu tiền mua chút đồ cho người nhà. Bởi vậy, người mua hương cao này lập tức nối liền không dứt.

Mai Tử liên tục lấy tiền rồi đưa hương cao, Tống Đại Sơn thấy trên sạp hàng trống không lập tức lấy từ cái sọt mang theo bên người ra bổ sung. Còn Lê Mạt thì liên tục giới thiệu cho người đến trước mặt hỏi thăm và cho các nàng dùng thử, mấy người ai nấy đều bận bịu đến nỗi biến thành con quay.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 55: Chương 55



Đến quá giữa trưa, trên sạp hàng dần dần không còn người, mọi người ai nấy đều đói bụng, nếu không phải tìm một chỗ ăn lương khô tự mình mang theo thì là đi ăn chút gì đó trên sạp bán đồ ăn uống. Lúc này là lúc sạp bán đồ ăn bận rộn nhất, còn đám người Lê Mạt đã có thể nghỉ ngơi một hơi.

Tống Đại Sơn lấy nước mang theo từ trong cái sọt ra, mấy người tranh thủ thời gian muốn miếng nước giảm chút cảm giác khô miệng, bận rộn cho tới trưa, miệng hoàn toàn đã làm quá sức, ngay cả bụng c*̃ng sớm đói meo.

Hai tiểu gia hỏa đã sớm đói bụng, Lê Mạt lấy tiền bảo Thiết Tử dẫn hai đứa nó đi mua một chút đồ ăn. Hai đứa nhỏ vui vẻ không thôi, bốn người lớn bận bịu đến tận bây giờ bụng vẫn trống không.

Lê Mạt để Mai Tử trông sạp hàng, nàng thì đi lên quầy hàng phía trên ăn uống, mua mấy cái bánh thịt và mấy cái bánh bao thịt trở về. Một người hai cái bánh thịt và hai cái bánh bao thịt, ngồi xổm ở trước gian hàng bắt đầu ăn, ăn xong uống nước, lúc này bụng mới được lấp đầy, cả người cảm thấy dễ chịu.

Cơm nước xong xuôi ròi, trên quầy hàng tạm thời còn chưa có khách, Lê Mạt mới bảo mọi người ngồi vào trên phản nghỉ chân một chút, đứng cho đến trưa, ngay cả chân c*̃ng mệt mỏi đến không chịu được.

Mặc dù rất mệt mỏi nhưng trong lòng mọi người đều rất hào hứng, không ngờ hôm nay lại buôn bán tốt như thế, người mua liên tục không ngớt, Mai Tử còn thu tiền thu đến đau cổ tay, Tống Đại Sơn c*̃ng nhiều lần để thêm hàng lên quầy hàng.

Lúc này Mai Tử không nhịn được hỏi Lê Mạt: “Tẩu tử, không biết sáng nay chúng ta đã bán được bao nhiêu hộp hương cao rồi, chúng ta đếm thử nhé.”

Lê Mạt c*̃ng muốn biết sáng nay bán được bao nhiêu, lập tức lấy cái sọt tới, đổ lên trên quầy hàng đếm xem còn lại bao nhiêu.

Đếm qua một lần, hết thảy còn dư lại bốn mươi tám hộp hương cao, hôm nay bọn họ mang theo một trăm hộp hương cao tới, nói cách khác sáng nay đã bán được năm mươi hai hộp, bỏ qua hai hộp dùng thử, vừa vặn bán được năm mươi hộp.

Mấy người vừa nghe một buổi sáng đã bán ra được năm mươi hộp, lập tức kích động đến mức khóe miệng không nhịn được nhếch lên.

Lê Mạt c*̃ng không ngờ chỉ vẻn vẹn một buổi sáng đã bán ra ngoài năm mươi hộp, vẫn còn có thể bán trong hai ngày rưỡi nữa, trong nhà còn thừa lại hơn một trăm mười hộp, nếu dựa theo tốc độ bán này, hàng tồn trong nhà chắc là không đủ.

“Đại Sơn ca, trong nhà chỉ còn hơn một trăm mười hộp, chắc là không đủ bán tiếp, chúng ta phải nghĩ cách làm nhiều hơn một chút.”

Tống Đại Sơn c*̃ng có chút sầu não: “Trước đó lúc đặt hộp, vì để đề phòng ngộ nhỡ, ta đã nói với Trương lão thúc, bảo thúc ấy mấy ngày nay tiếp tục làm, làm được bao nhiêu chúng ta đều lấy, chẳng qua là hoa này, chúng ta c*̃ng không có thời gian đi hái hoa để làm.”

Lê Mạt ngẫm nghĩ, nhìn một chút hương cao còn lại, hạ quyết tâm nói: “Hương cao hôm nay mang theo còn lại không nhiều lắm, chiều nay chúng ta cố gắng bán mấy thứ này sớm một chút, sau đó thử thương lượng với người nhà đó, mượn xe bò c*̉a họ trở về trước, sau đó nhân lúc trời vừa hửng sáng lại dùng đi hái ít hoa, buổi tối làm gấp một chút hương cao. Chẳng qua còn phải để Đại Sơn Ca vất vả một chút, phải đi theo họ về nhà rồi còn phải quay lại trả xe bò cho họ.”

Tống Đại Sơn nghe xong, c*̃ng chỉ có thể làm như vậy, bấy giờ mới gật đầu: “Vậy thì cứ làm như vậy đi, chiều nay tranh thủ bán xong hương cao sớm một chút, sau đó trở về làm nhiều thêm một ít. Trương lão thúc bên kia chắc là đã làm hộp xong rồi, ta trở về sẽ lập tức đi lấy, có bao nhiêu dùng trước bấy nhiêu.”

Quyết định như vậy xong, buổi chiều mấy người lại càng ra sức rao lớn, chỉ hơn một canh giờ đã bán hết một ít còn lại, vào lúc các người bán hàng rong khác còn đang bán bọn họ đã thu dọn đồ đạc, ngồi lên xe bò đã thương lượng xong mượn đến, gấp rút chạy về nhà.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 56: Chương 56



Mấy người vội về trong nhà, chẳng cần nghỉ một chút, Tống Đại Sơn liền khua xe bò về trả xe, ba người khác thì lập tức ngựa không ngừng vó mà cõng sọt chạy về phía sau núi, nhân lúc chưa hừng đông, hái thêm vài sọt hoa, sau đó nương theo ánh trăng chạy về nhà.

Hai đứa nhỏ ở trên đường thì mua chút đồ ăn cho bọn nhỏ từ từ ăn, ba người lớn liền làm chút đồ đơn giản lót lót bụng, sau đó thắp ánh nến gấp gáp chế tạo hương cao.

Đến khi Tống Đại Sơn lại trở về từ núi Pháp Hoa lần nữa, trong tay còn cầm một giỏ hộp to vừa lấy từ nhà Trương lão thúc mới làm xong.

Lúc này vừa lúc đối mặt, mấy người cất hương cao mới làm được vào hộp, mãi cho đến khi đêm khuya tĩnh lặng, cuối cùng lại gấp gáp chế tạo ra một trăm hộp hương cao mới.

Hương cao là gấp gáp chế tạo ra, chỉ là mấy người lớn mệt không ít, nhưng mấy người vẫn nhịn không được ý cười, cuộc sống chính là như vậy, có gì đó để phấn đấu, dù mệt thế nào cũng là vui vẻ.

Vội vàng ngủ một giấc ngon, khi gà còn chưa gáy, lại lại lần nữa mang theo đồ vật chạy đến thôn bên cạnh, sau đó cùng đến núi Pháp Hoa.

Hôm nay người tới không ít hơn so với ngày hôm qua, nhưng không phải cùng sóng người hôm qua, người bình thường sẽ chỉ tới một trong ba ngày, có người ngày đầu tiên đã tới, có người lựa chọn vào ngày hôm sau, cũng có người tới vào ngày cuối cùng.

Không khác với ngày hôm qua lắm, người tới đều cảm thấy rất hứng thú với hương cao của Lê Mạn, đặc biệt là những phụ nhân có gia cảnh bình thường, càng là một người tiếp một người để Lê Mạn cho các nàng dùng thử một chút, có người thử rồi sẽ không mua, nhưng đại đa số người đều sẽ móc ra tám văn tiền mua một hộp, sau đó quý trọng mà bỏ vào trong túi, mang vẻ mặt cao hứng mà đi, nghĩ đến sau này cũng có thể dùng tới hương cao chỉ có phú quý nhân gia mới dùng, có thể không cao hứng sao.

Người bình thường đều là mua từng hộp từng hộp, nhưng hôm nay có một nữ tử, lập tức mua mười lăm hộp.

Nữ tử này đại khái chỉ khoảng mười sáu mười bảy tuổi, còn chải kiểu tóc cô nương, vừa thấy chính là còn chưa gả chồng, người bên cạnh đi theo chính là mẫu thân của nàng ấy, hai người bị cảnh tượng các phụ nhân vây một vòng lớn quanh quầy hàng của Lê Mạn hấp dẫn, thuận tiện liền tới nhìn xem, sau đó thấy Lê Mạn bán hương cao, cô nương này liền ngừng lại.

Cô nương này tên là Tiểu Đình, nhà ở trấn Nguyên Phúc, cha nàng ấy là sư gia ở huyện nha, ca ca là bộ đầu, trong nhà chỉ có một nữ nhi là nàng ấy, cho nên ở nhà rất được cưng chiều, sắp phải thành thân rồi, cho nên thừa dịp hội chùa này đi theo mẫu thân tới đi dạo, không biết sau này còn có cơ hội lại đi cùng mẫu thân nữa hay không.

Vốn dĩ nàng ấy không thiếu hương cao, cũng không muốn mua hương cao, nhưng mà thấy sạp hàng bán hương cao này, tâm tư vừa động, liền muốn mua.

Đối tượng thành thân của nàng ấy là một tú tài, rất có tài văn chương, nhưng gia cảnh không phải dư dả gì lắm, vốn mẫu thân và phụ thân không đồng ý, nhưng nàng đặt tấm lòng ở trên người hắn không dứt ra được, nàng ấy nguyện ý gả đến nhà hắn, cho dù là chịu khổ. Cho nên sau khi nàng ấy khóc cầu, cuối cùng cha mẹ vẫn đồng ý.

Mắt thấy sắp phải xuất giá rồi, sau khi kết hôn thấy phải đưa quà đáp lễ cho người trong nhà hắn, bọn tiểu bối cũng là phải đưa chút lễ gặp mặt, người thân nhất của hắn thì nàng ấy tự tay làm giày vớ để tặng, mà nhà hắn nhiều tỷ tỷ muội muội đại cô đại dì như vậy, đều phải tặng từng người một, tưởng tượng đến cái này nàng ấy liền đau đầu, không biết tặng cái gì đáp lễ mới tốt, nương của nàng ấy nói đến cửa hàng mua mấy túi tiền, mỗi người đưa một cái túi tiền là được, nhưng nàng ấy lại cảm thấy như vậy không thích hợp, mấy ngày nay vẫn luôn suy nghĩ có cái gì đáng giá hơn để tặng hay không, vừa không đắt lắm, lại làm người ta thích.

Ngay lúc thấy quầy hàng này bán hương cao, nàng lập tức liền nghĩ đến chuyện trên, tặng mỗi người một hộp hương cao, chẳng phải là rất được người thích ư?
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 57: Chương 57



Hơn nữa hương cao này chỉ cần 8 văn tiền một hộp, tuy rằng rẻ tiền, nhưng nhìn hộp rất là xinh đẹp, lấy đi tặng người là một ý tưởng hay a.

Nghĩ đến đây, nàng ấy tiến lên một bước, cẩn thận đánh giá hương cao này, lại để sát vào ngửi ngửi.

Lê Mạn nhìn bộ dáng của nàng ấy, lập tức nói với nàng ấy: “Cô nương, đây là hương cao được làm theo công thức bí mật gia truyền của nhà ta, chỉ cần một chút là có thể thơm một ngày, ngươi thử xem đi.”

Trần Tiểu Đình vừa mới thấy có phụ nhân mới thử hương cao này, nghe vậy cũng cười vươn cổ tay tới, để Lê Mạn bôi một chút hương cao ở trên cổ tay nàng, ấy sau khi bôi xong, chóp mũi nàng ấy lập tức liền tràn ngập một mùi hương thanh nhã, nàng ấy cố ý để xa một chút, mùi hương này vẫn quanh quẩn nàng ấy, rất lâu không tan.

Trần Tiểu Đình không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy, trước đó chỉ là động tâm tư, giờ là hoàn toàn quyết định mua.

“Lão bản, đóng gói cho ta mười lăm hộp, mười hộp màu đỏ năm hộp màu vàng.”

Lê Mạn không nghĩ nàng ấy lập tức mua nhiều như vậy, lập tức gật đầu, “Được rồi.”

Mai Tử ở một bên đã nhanh nhẹn lấy ra mười hộp hương hoa hồng năm hộp hương hoa cúc đưa cho hai mẹ con này.

Nhìn hai mẹ con này rời đi, khóe miệng Lê Mạn cong lên, lúc đang muốn giới thiệu cho các khách nhân khác, bên tai bỗng nghe được tiếng cô nương kia nói chuyện, lập tức ngẩng đầu lên.

“Con mua nhiều hộp hương cao như vậy làm gì? Thích thì mua hai hộp là được rồi.”

“Nương, qua mấy ngày nữa là thành thân rồi, lễ gặp mặt còn chưa chuẩn bị xong, con định sẽ tặng cái này, nương nói xem, có phải tặng cái này hay hơn túi tiền hay không?”

“Như thế, cái này tốt, được hơn túi tiền, đến lúc đó thân thích bên kia đều phải xem trọng nhìn con một cái.”

Lê Mạn lập tức bước lên đuổi theo hai mẹ con kia, “Hai vị, chờ một chút.”

Bị Lê Mạn kêu, hai người kỳ quái quay đầu lại, thấy là lão bản vừa rồi bán hương cao, mặt lộ vẻ khó hiểu, “Lão bản, làm sao vậy?”

Lê Mạn đi đến trước mặt hai người, cười cười, “Hai vị, ta vừa mới vô tình nghe thấy các ngươi nói chuyện, nghe nói không lâu nữa vị cô nương này phải thành thân?”

Thấy Lê Mạn nói đến việc này, tuy rằng khó hiểu vì sao nàng đuổi theo hỏi cái này, nhưng nương của Trần Tiểu Đình vẫn gật đầu, “Đúng vậy, mấy ngày nữa tiểu nữ sẽ phải xuất giá.”

Lê Mạn cười hỏi, “Phu nhân, không biết tiểu thư nhà bà thành thân đã chọn được trang nương hay chưa?”

Trần mẫu lắc đầu, không biết ý của Lê Mạn là gì.

Lê Mạn liền giải thích ý đồ đến của mình, “Phu nhân, là thế này, thật ra ta không chỉ bán hương cao, mà ta còn là một trang nương, chuyên môn trang điểm cho người khác, rất nhiều tân nương tử xuất giá ở bên kia của chúng ta đều tìm ta trang điểm, tay nghề trang điểm của ta rất tốt, nếu phu nhân có ý nguyện, có thể mời ta, ta nhất định trang điểm thật đẹp cho tiểu thư.”

Thật ra Lê Mạn đuổi theo đẩy mạnh tiêu thụ bản thân là có nguyên nhân, hai vị này vừa thấy liền không giống như người trong thôn, nhìn như là ở trấn trên, mà trước mắt mới đây, Lê Mạn đều chỉ là trang điểm cho người khác ở trong thôn, phạm vi hữu hạn, nếu có thể cũng thành công làm ra thanh danh ở trấn trên, như vậy trấn trên cũng sẽ có người mời nàng đi trang điểm, vậy thì các tầng lớp khách hàng của nàng sẽ mở rộng không ngừng, sau này việc làm ăn sẽ cuồn cuộn không ngừng tới cửa, điều nàng hy vọng chính là việc làm tới tìm nàng, mà không phải nàng đi tìm việc, cho nên, hiện tại thử một lần, nếu có thể trang điểm cho vị cô nương này, mà các nàng còn vừa lòng, liền thành công bước ra bước đầu tiên.

Lê Mạn giải thích làm hai người kinh ngạc không thôi, các nàng chỉ nghe nói qua mấy trang nương chuyên môn trang điểm cho tân nương tử, còn chưa từng gặp tiểu phụ nhân trẻ tuổi như vậy đã chuyên môn trang điểm cho người khác.
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 58: Chương 58



“Này” Trần mẫu do dự, tuy rằng các nàng còn chưa quyết định mời bà bà trang điểm nào, nhưng đã chuẩn bị chọn một người trong số các bà bà chuyên môn chải đầu cho tân nương, lúc này đột nhiên có một phụ nhân trẻ tuổi bước ra nói là chuyên môn trang điểm cho người ta, trong lòng bà ấy rất là không tín nhiệm, nghĩ làm thế nào để tìm từ uyển chuyển cự tuyệt mới tốt.

Lê Mạn nhìn ra ý định cự tuyệt của bà ấy, trước khi bà ấy nói lời từ chối thì nói: “Phu nhân, trước tiên ngài và tiểu thư không cần vội vã cự tuyệt, ta biết các ngươi không quen biết ta, khẳng định không yên tâm với ta, không dám dễ dàng quyết định chuyện lớn như vậy, nhưng là ta có thể khẳng định với bà, kỹ thuật trang điểm của ta rất là tốt, ta nhất định có thể trang điểm cho tân nương tử thật xinh đẹp, nếu các ngươi nguyện ý, ta có thể trang điểm cho vị tiểu thư này một lần trước, nếu vừa lòng các ngươi có thể để ta trang điểm cho tiểu thư vào ngày thành thân, nếu không hài lòng thì không cần ta là được, các ngươi không có hại chút nào, các ngươi xem được không?”

“Cái này…” Trần mẫu nhìn về phía nữ nhi của mình.

Trần Tiểu Đình lại không có nhiều băn khoăn như nương nàng ấy, khi Lê Mạn nói thì trong lòng đã nổi lên hứng thú, nàng ấy còn chưa từng gặp trang nương nào trẻ tuổi như vậy đâu, hơn nữa thấy dáng vẻ nàng tự tin như vậy, nói không chừng thật sự có đại bản lĩnh thì sao, nếu nàng thật sự có thể trang điểm cho mình thật đẹp, nàng ấy khẳng định không cần những bà bà đó vẽ cho mình cái mặt quỷ lớn đâu.

Nếu nàng còn nói có thể trang điểm cho nàng ấy trước một lần, vậy sao không thử một lần xem.

“Nương, nếu vị tỷ tỷ này nói trang điểm cho con một lần trước, vậy thử xem đi.”

Trần mẫu thấy nữ nhi muốn thử, cũng gật đầu, lập tức hẹn ba ngày nữa đến trấn trên trang điểm thử cho nữ nhi.

“Tẩu tử, tẩu vừa mới đi theo hai mẹ con kia nói cái gì đó?” Thấy Lê Mạn trở về, Mai Tử hỏi.

Lê Mạn cũng không giấu giếm, lập tức nói tính toán của mình ra, hơn nữa còn nói chuyện ba ngày nữa đi trang điểm thử cho Trần Tiểu Đình.

Mai Tử nghe thì đôi mắt cũng trừng lớn, tẩu tử này của nàng ấy, thì ra không chỉ làm hương cao, còn sẽ trang điểm cho người khác! Trời ơi, rốt cuộc ca ca của nàng ấy cưới một tẩu tử như thế nào vậy a, sao lại không giống bình thường vậy chứ.

Trấn định nhất chính là Tống Đại Sơn, hắn đã từng thấy kỹ thuật hóa trang xuất thần nhập hóa của Lê Mạn, đối với Lê Mạn, hắn rất có tin tưởng, nhìn dáng vẻ muội muội không thể tin tưởng, cười cười, không khỏi nghĩ đến muốn nói với muội muội tài nghệ của tẩu tử nàng ấy, “Tay nghề trang điểm của tẩu tử các ngươi rất lợi hại, có thể trang điểm cho người khác vô cùng đẹp, ừm chính là như thế này, dù là người khó coi cũng có thể trở nên đẹp.”

Đây vẫn là lần đầu tiên Tống Đại Sơn nói lời khen người khác như vậy, nói ra vui vẻ giống như là đang khen chính mình, nói xong còn có chút ngượng ngùng nhàn nhạt.

Đối với lời ca ca mình nói, Mai Tử tin tưởng trăm phần trăm, ca nàng ấy từ nhỏ đã không nói mạnh miệng, có một nói một, tẩu tử này ngay cả ca nàng ấy cũng khen như vậy, vậy thuyết minh tẩu tử thật sự rất lợi hại a, điều này làm cho nàng, người trước kia vẫn cho rằng tân nương tử là một khuôn mặt trắng, trong lòng nhộn nhạo lên, rốt cuộc có thể trang điểm thành bộ dáng đẹp như thế nào nhỉ?

Nhìn về phía tẩu tử của nàng ấy, Mai Tử thử hỏi: “Tẩu tử, ta muốn đi theo tẩu xem tẩu trang điểm có được không? Ta còn không biết tẩu lợi hại như vậy đó.”

Đối với thỉnh cầu của muội muội, Lê Mạn đương nhiên sẽ không cự tuyệt, lập tức gật đầu, “Được thôi, đương nhiên có thể, ngày đó muội cùng đi với ta.”

Mai Tử vui vẻ, lập tức nói: “Vậy thì tẩu tử, ta đi hỗ trợ cho tẩu, sẽ không kéo chân sau của tẩu.”

Lê Mạn cười gật đầu, “Được.”
 
Mỹ Dung Sư Xuyên Qua Làm Nông Phụ Làm Giàu Nuôi Con
Chương 59: Chương 59



Mấy người thức khuya dậy sớm bận rộn suốt ba ngày, khi hội chùa kết thúc, bán toàn bộ hương cao còn lại ra ngoài, trong đó có người ngày đầu tiên ngày và ngày thứ hai mua được hương cao trở về nói với người quen biết, có không ít người vào ngày thứ ba cố ý tìm tới sạp của Lê Mạn mua.

Lê Mạn thấy hương cao có trong tay đã bán xong mà lúc sau còn có người mộ danh mà đến, thấy đã không còn, cảm xúc thất vọng bộc lộ ra ngoài, Lê Mạn thấy vậy, cố ý để lại cho đối phương địa chỉ nhà mình, báo rằng nếu muốn mua, có thể đến nhà tìm nàng, đồng thời cũng thuận miệng nói với những người đã mua hương cao một câu, trong nhà có tiểu nương tử xuất giá cần trang điểm cũng có thể đến thôn Đạo Nguyên tìm nàng trang điểm.

Trên đường trở về, Mai Tử cầm túi đựng tiền, cảm thụ trọng lượng nặng trĩu trong tay, tim đập cũng muốn bay ra ngoài, thật sự quá nhiều tiền, ngắn ngủn ba ngày, đã kiếm được nhiều tiền như vậy, nàng ấy lớn như vậy trong tay còn không thể lập tức lấy ra nhiều tiền như vậy đâu.

Nếu không phải hiện tại còn ở bên ngoài, Mai Tử thật sự muốn đổ tiền ra đếm một cái.

Tới gần Lê Mạn, Mai Tử không ức chế được kích động nhỏ giọng hỏi: “Tẩu tử, hương cao này của chúng ta bán được quá, nhiều người tới mua như vậy, sau khi trở về tẩu có thể đến trấn trên bày một sạp bán nha, khẳng định buôn bán sẽ không kém.”

Lê Mạn cười cười, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, “Trấn trên không thể buôn bán cái này, ta không định đến trấn trên bày quán bán.”

“A?” Mai Tử trợn to mắt, khó hiểu vì sao Lê Mạn bỏ cơ hội kiếm tiền tốt như vậy.

Thiết Tử cũng đầy mặt khó hiểu.

Lê Mạn đành phải thấp giọng giải thích: “Hội chùa lần này, mặc kệ là tiểu quán hay người bán rong nơi nào cũng sẽ tới, qua ba ngày này ai cũng tìm không thấy ai, nhưng nếu như đến trấn trên, chẳng khác nào là chính thức đoạt chuyện làm ăn cùng những cửa hàng son phấn lớn đó, mình bán được, người ta nhất định sẽ chú ý tới mình, có thể mở một cửa hàng ở trấn trên, sau lưng người nào mà không chỗ dựa, muốn tìm mình gây phiền toái đó là chuyện rất dễ dàng, chúng ta ấy một là không tiền hai là không quyền, đến lúc đó chỉ có thể bị người khác chèn ép trắng trợn, cho nên, chúng ta liền làm buôn bán trong thôn, như vậy không đoạt được việc làm ăn của cửa hàng lớn nhà người ta, không liên quan đến nhau.”

Nhờ Lê Mạn giải thích như vậy, mấy người khác bừng tỉnh đại ngộ, còn không phải sao, đến trấn trên đoạt việc làm ăn cùng những cửa hàng đó, đến lúc đó khẳng định sẽ bị bắt nạt, dân chúng bình thường nào có năng lực phản kháng.

Mai Tử sùng kính mà nhìn về phía Lê Mạn, “Tẩu tử, vẫn là tẩu nghĩ chu đáo, nếu là ta nói không chừng liền đã đến trấn trên kiếm tiền rồi.”

Lê Mạn không nói việc này nữa, mà là nói đến sắp xếp sau khi về nhà, “Mai Tử, muội và Thiết Tử vất vả mấy ngày nay, trở về không cần vội vã về nhà trước, ngày mai chúng ta làm mấy món ngon, ăn một bữa thật đã để chúc mừng, sau đó ngày mốt muội cùng ta lên trấn trên trang điểm, sau khi xong lại trở về như thế nào?”

“Này” Mai Tử có chút do dự, nàng ấy vốn dĩ tính toán đêm nay liền chạy về nhà, mãi ở trong nhà huynh tẩu quá phiền toái, hơn nữa nhà cũng ở trong thôn, trong lòng cũng cảm thấy không thoải mái.

“Đừng do dự, mấy ngày nay chỉ bắt mấy đứa bận việc, một bữa cơm ngon cũng chưa cho hai đứa ăn, ngày mai chúng ta nhất định phải ăn một bữa cho đã, hai ngày tới hai đứa cũng nghỉ ngơi đi, không vội về nhà.” Lê Mạn khuyên.

Mai Tử nhìn nhìn Thiết Tử, thấy Thiết Tử không có ý kiến, lúc này mới gật gật đầu, quyết định ở nhà ca ca thêm hai ngày.

Khi mấy người chạy về nhà trời đã tối rồi, Lê Mạn đưa mấy người vào nhà, đốt nến lên, mở túi đựng tiền ra, đổ toàn bộ số tiền lên trên đệm giường, trong lúc nhất thời chỉ nghe thấy tiếng "rào rào” của tiền đồng chạm vào nhau.

Nhìn một đống tiền đồng to trên giường, mấy người đều có chút kích động, thật là nhiều tiền a, ngày thường sao có thể nhìn thấy nhiều tiền đồng như vậy đặt ở bên nhau.
 
Back
Top Bottom