Ngôn Tình Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!

[BOT] Dịch

Quản Trị Viên
24/9/25
413,089
0
36
AP1GczO6nafzeMY7H0bCKzMZSvH8xV8wjPR5-ar5XcU2EmR_AYd64KX28a4Ewq1HWFSdvFndPxydJfNGVZYExQ_TFZ6m9a0a3q_As9VGCQHaY2pM4OKlMVRcN3v8QBozdvcaDktDb4vtmrc-NpgFUXLqXHtD=w215-h322-s-no-gm

Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Tác giả: Na
Thể loại: Ngôn Tình, Đô Thị, Nữ Cường, Sủng, Hệ Thống
Trạng thái: Full


Giới thiệu truyện:

Trong ngày cưới của tôi, “cô bạn thanh mai” của chồng bất ngờ xuất hiện trong bộ váy đỏ rực. Không chút ngần ngại, cô ta thản nhiên bước thẳng vào hôn trường như thể mình mới là nữ chính của buổi lễ.

“Anh Hàn, anh quên đêm trước khi đi nước ngoài, chúng ta đã thân mật đến mức nào rồi sao?” – cô ta nhìn tôi với ánh mắt thách thức, giọng điệu tự tin như thể chắc chắn rằng, chồng tôi cưới tôi chỉ vì tôi là người thay thế cho cô ta.

“Em biết mà, anh chỉ muốn tìm một kẻ thế thân cho em. Bây giờ em đã quay về… thì người phụ nữ này nên biến đi thì hơn!”

Tôi vẫn giữ im lặng, không nói một lời. Nhưng tôi cũng chẳng cần phải nói gì cả.

Sắc mặt Trình Hàn lập tức trắng bệch. Anh vội vàng nắm chặt tay tôi, hoảng hốt giải thích:

“Vợ ơi, đừng tin những lời cô ta nói! Em đẹp như tiên nữ giáng trần, còn cô ta—chỉ là một con cóc tưởng mình là thiên nga thôi!”

Ngay sau đó, anh quay sang nhân viên an ninh, lạnh giọng ra lệnh:

“Bảo vệ! Mau đưa cô ta ra khỏi đây ngay!”​
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 1


Còn chưa đến hai tuần nữa là đến ngày cưới của tôi và Trình Hàn.

Đột nhiên, trên WeChat Moments, Đường Uyển đăng một bức ảnh đầy ẩn ý.

Trong ảnh, một người đàn ông khỏa thân nửa người, ôm chặt một cô gái trong vòng tay.

Dưới góc ảnh còn lấp ló một chiếc giường với tấm nệm hai triệu có chức năng massage—cũng chính là tấm nệm mà tôi và Trình Hàn đã mua để chuẩn bị cho hôn nhân.

Bài đăng chỉ tồn tại vài phút rồi bị xóa đi ngay lập tức.

Nhưng ngay sau đó, cô ta lại đăng một bài khác với giọng điệu giả bộ đáng yêu:

“Ôi trời! Nhầm rồi! Chị đừng hiểu lầm nhé! Em chỉ giúp anh Hàn thử giường cưới thôi mà! Chị sẽ không giận em chứ?”

“Chị à, hôm đó anh Hàn quá mệt mỏi, em chỉ giúp anh ấy thư giãn một chút thôi! Chị đừng nghĩ nhiều nhé, bọn em chẳng làm gì cả đâu!”

Tôi cười lạnh, ánh mắt trầm xuống.

Trước đám cưới chưa đầy hai tuần, cô ta lại dám giở trò như thế này?

Trình Hàn vừa từ nước ngoài trở về không lâu, tôi biết mấy ngày trước anh có tham gia một bữa tiệc cùng hội bạn bè, mà Đường Uyển cũng có mặt ở đó.

Tôi vốn không định để tâm, nhưng cô ta lại chủ động khiêu khích, vậy thì…

Tôi cũng không ngại chơi với cô ta một ván.

Hôm đó, tôi cùng Trình Hàn đến gặp nhóm bạn của anh.

Ngay khi vừa bước vào, tôi lập tức thấy Đường Uyển.

Cô ta mặc một chiếc váy ren ôm sát, trang điểm tinh tế, trông vô cùng yểu điệu và đáng yêu.

Vừa nhìn thấy tôi, ánh mắt cô ta lập tức lóe lên, sau đó giả bộ kinh ngạc:

“Chị ơi, chị chính là vợ sắp cưới của anh Hàn sao? Chà chà, đúng là có nét giống em thật!”

Giống?!

Cô ta đang cố tình ám chỉ cái gì đây?

Trình Hàn không thèm để ý đến cô ta, mà trực tiếp rút từ túi áo ra một xấp thiệp cưới, đưa thẳng cho những người có mặt:

“Cuối tuần sau tôi kết hôn, nhớ đến dự.”

Sau đó, anh không chút do dự vòng tay ôm eo tôi, giọng điệu tràn đầy tuyên bố chủ quyền:

“Đây là vợ tôi.”

Nhưng Đường Uyển lại một tay kéo lấy tay tôi, ánh mắt long lanh như nai con vô tội:

“Chị à, chúng ta trông thật giống nhau đó! Không thì… chúng ta kết bạn WeChat đi?”

“Lỡ sau này anh Hàn bắt nạt chị, em còn có thể giúp chị ‘xử’ anh ấy nữa!”

Tôi khẽ nhếch môi, ánh mắt đầy ẩn ý:

“Ồ? Nếu anh ấy ngay cả nhắn tin với em còn không nỡ, vậy thì sao có thể bắt nạt tôi được?”

Cô ta đột nhiên cứng đờ, sắc mặt tái đi một chút.

Bởi vì từ trước đến nay, Trình Hàn chưa từng chủ động nhắn tin với cô ta dù chỉ một lần.

Tôi tiếp tục cười nhẹ, giả bộ ngạc nhiên:

“Lạ thật, trước đây tôi chưa từng nghe anh ấy nhắc đến cô là bạn thân.”

“Nếu hai người thật sự là bạn bè tốt, sao từ đầu đến cuối anh ấy chưa từng kể về cô?”

Tôi không nói dối, bởi vì đây là sự thật.
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 2


Trước giờ Trình Hàn chưa từng nhắc đến Đường Uyển với tôi, dù chỉ một chữ.

Ngay cả những lần tụ tập, nếu biết có sự tham gia của cô ta, anh cũng sẽ từ chối ngay lập tức.

Nhưng dù vậy, Đường Uyển vẫn cố gắng gượng cười, ánh mắt lóe lên chút gì đó đầy hả hê:

“Sao thế được? Chắc là anh ấy sợ chị ghen thôi!”

“Không sao đâu, sau này chúng ta sẽ còn gặp nhau thường xuyên mà!”

Tôi không hề đáp lại, nhưng trong lòng lại có một dự cảm rằng, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc ở đây.

---

Tôi vừa ngâm chân trong thau nước ấm, vừa híp mắt tận hưởng, thoải mái đến mức không muốn động đậy.

Nước nóng làm chân tôi tê tê, từng giọt nước bắn lên, tạo thành những gợn sóng nhỏ xung quanh.

Theo phong tục, trước ngày cưới, cô dâu chú rể không được gặp nhau.

Trình Hàn lúc đầu miệng đầy hứa hẹn, bảo rằng sẽ ngoan ngoãn làm theo, nhưng đến nửa đêm, anh đã lén lút trèo vào phòng tôi.

Anh ôm tôi từ phía sau, giọng trầm thấp đầy lo lắng:

“Vợ ơi, sao thế? Ai chọc giận em à?”

Làm gì có ai chọc giận tôi?

Chỉ là tôi vừa lướt điện thoại, nhìn thấy một bức ảnh trên WeChat Moments, sắc mặt hơi trầm xuống.

Tôi nhướng mày, khẽ cong môi, nhàn nhạt hỏi:

“Anh tự nhìn đi.”

Chuyện là thế này:

Tối nay, có một tài khoản ẩn danh đăng một bức ảnh chụp lén.

Trong ảnh là một người đàn ông và một cô gái, ôm nhau trong bóng tối.

Mặc dù chỉ chụp một góc mặt nghiêng, nhưng nhìn qua thì… trông rất giống Trình Hàn.

Tôi ngay lập tức chụp lại màn hình, gửi thẳng cho anh.

Trình Hàn mở bức ảnh, ngây người một giây, sau đó lập tức nhìn tôi bằng ánh mắt oan ức:

“Vợ ơi! Tuy là người trong ảnh hơi giống anh thật, nhưng không thể vì thế mà em đổ tội cho anh được!”

Tôi cười như không cười:

“Cũng may hôm nay em thấy bức ảnh này sớm, nếu không, có khi ngày mai đám cưới của chúng ta sẽ thành trò cười mất!”

Trình Hàn hít một hơi sâu, ra vẻ nghiêm túc đến mức muốn giơ tay thề độc.

Anh nắm chặt tay tôi, vội vàng nói:

“Anh thề, cả đời này, anh chỉ có một người vợ duy nhất! Nếu anh có làm gì có lỗi với em, thì…”

Tôi lập tức cắt ngang:

“Không cần thề, chỉ cần anh nhớ rằng, nếu anh làm gì có lỗi với em, em sẽ xử lý anh thẳng tay!”

Tôi nhìn anh bằng ánh mắt đầy ẩn ý, sau đó lạnh nhạt nhìn về phía màn hình điện thoại, ấn mở tài khoản của kẻ đã đăng bức ảnh này.

Người đăng không ai khác… chính là Đường Uyển.

Tôi vừa định nhắn tin hỏi thẳng, thì Trình Hàn đã giật lấy điện thoại, mở ngay WeChat của cô ta, nhấn vào bức ảnh rồi phóng to gương mặt người đàn ông trong ảnh.

Sau khi nhìn kỹ, anh cười lạnh một tiếng, mắng thẳng:

“Đường Uyển, cô bị bệnh à? Lấy một bức ảnh vớ vẩn rồi bảo là tôi? Trình độ Photoshop của cô đúng là tệ thật!”

Anh lập tức soạn tin nhắn gửi thẳng cho cô ta:

“Cả đời này tôi chỉ có một người vợ, đừng có sủa bậy. Với lại, nệm hai triệu hôm trước, cô còn chưa bồi thường đâu đấy! Nếu không trả tiền, tôi báo cảnh sát ngay!”

---
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 3


Đường Uyển không ngờ rằng Trình Hàn sẽ vạch trần ngay lập tức.

Cô ta vốn nghĩ rằng anh sẽ bí mật liên lạc với mình, ít nhất cũng sẽ có một chút chột dạ, nhưng kết quả lại bị vả mặt trước công chúng.

Nếu như cô ta được anh tin tưởng thêm một chút, có lẽ mọi chuyện đã đi theo hướng khác.

Nhưng đáng tiếc, Trình Hàn không phải là kẻ dễ bị thao túng.

Bên ngoài, anh lúc nào cũng vô tâm, hờ hững.

Nhưng thật ra, bản chất anh chính là một con chó săn cực kỳ trung thành—chỉ nhận chủ nhân duy nhất.

Và người đó, chính là tôi.

Trước khi gặp Trình Hàn, tôi đã luôn nỗ lực hết sức để học hành.

Bởi vì tôi hiểu rõ—nếu không có hậu thuẫn, không có gia thế, vậy thì chỉ có thể dùng thực lực để giành lấy tất cả.

Và rồi, trong suốt nhiều năm liền, tôi liên tục giành vị trí thủ khoa, đẩy Trình Hàn—kẻ luôn ngang nhiên đứng đầu—xuống hạng hai.

---

Từ lúc nào, cậu ta bắt đầu nhìn tôi chằm chằm đầy nguy hiểm?

Là khi tôi liên tục đánh bại cậu ta trong các cuộc thi?

Hay là khi tôi ngồi trên sân khấu vinh danh, còn cậu ta ngồi dưới, siết chặt tay đến mức nổi cả gân xanh?

Tôi không biết.

Nhưng tôi nhớ rất rõ, vào buổi tối ngày tốt nghiệp, chúng tôi tổ chức một bữa tiệc liên hoan.

Tôi và mấy bạn học cùng nhau hát hò, cười đùa vui vẻ, thì đột nhiên bị một bàn tay túm lấy cổ tay, kéo đi một cách đầy bá đạo.

Tôi bị nhốt trong một phòng bao VIP.

Ngay khi định hét lên "Cứu mạng!", tôi liền bị một vòng tay rắn chắc ôm chặt.

Ánh mắt Trình Hàn nhìn tôi lúc đó vừa dịu dàng, vừa nguy hiểm, dưới đáy mắt còn ẩn chứa một thứ cảm xúc mãnh liệt đến đáng sợ.

Giọng anh khàn khàn, tựa như dồn nén rất lâu:

“Lộc Du Du, lần nào em cũng giành vị trí thứ nhất của anh…”

“Có phải em nên… bồi thường cho anh không?”

Tôi sững sờ.

Bồi thường cái gì chứ?!

Nhưng khi tôi còn chưa kịp phản ứng, anh đã ghì chặt lấy tôi, giọng nói như muốn cắn nuốt tất cả:

“Cả đời này, em chỉ được đứng cạnh anh, không ai khác ngoài anh!”

Tôi vẫn tin tưởng Trình Hàn, dù sau này, anh có thể bá đạo đến mức nào đi chăng nữa.

Ngay cả khi tôi đá anh một cú chỉ vì quá tức giận chuyện cái nệm hai triệu bị bẩn, anh cũng không chút tức giận, chỉ ôm chân r*n r* như một chú chó lớn bị chủ nhân ghét bỏ.

Mặt khác, Đường Uyển vốn định tung tin đồn để chia rẽ vợ chồng tôi, nhưng lại không ngờ rằng Trình Hàn sẽ thẳng thắn đối chất ngay lập tức.

Cô ta hoàn toàn không kịp trở tay.

Bà mẹ chồng tôi cũng không thèm làm lớn chuyện, nhưng ngay trong đêm, bà đã lặng lẽ bảo người đổi một tấm nệm mới.

Nhưng tôi biết rõ—

Càng như vậy, Đường Uyển sẽ càng không cam tâm.

Cô ta nhất định sẽ còn giở thêm nhiều trò hơn nữa.
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 4


3.

Ngày diễn ra hôn lễ, Trình Hàn bị ép phải mời rượu từng bàn nên mặt anh đỏ bừng, vừa cười vừa gật đầu liên tục.

Nhìn anh chật vật như vậy, tôi chỉ muốn đào một cái hố rồi trốn xuống cho rồi.

Đây mà là tổng tài lạnh lùng trong truyền thuyết sao?

Bộ dạng của anh bây giờ trông như một con Husky uống say vậy.

Đúng lúc này, khi hôn lễ chính thức bắt đầu, tôi vừa chuẩn bị xốc váy cưới, chờ ánh đèn chiếu xuống, sau đó sẽ theo đúng trình tự tiến đến bên cạnh chú rể.

Nhưng ngay khoảnh khắc nhạc nền vang lên—

“A! Cuối cùng cũng thấy anh Hàn rồi!”

Một giọng nói chói tai vang lên.

Cả hội trường sững lại.

Từ bên ngoài, một cô gái mặc váy đỏ lao thẳng vào sân khấu.

Tôi đứng yên một giây, sau đó…

Nắm chặt tay, nghiến răng kèn kẹt.

Là Đường Uyển!

Khách mời bên dưới bắt đầu xôn xao:

“Cô ta là ai vậy? Sao lại không biết điều như thế?”

“Đây là đám cưới của người ta mà? Chạy lên sân khấu làm gì?”

Trên sân khấu, Đường Uyển lập tức thay đổi sắc mặt, đôi mắt đỏ hoe, môi run rẩy, trông như một đóa sen trắng bị tổn thương sâu sắc:

“Huhu… Em không có ý phá hỏng hôn lễ của hai người! Chỉ là… em thực sự không cam tâm!”

“Chị Du Du, chị có thể nhường lại vị trí này cho em không?”

“Em biết anh Hàn không yêu chị! Anh ấy chỉ kết hôn với chị vì bị ép buộc thôi!”

Tôi: “…”

Cô ta uống lộn thuốc gì à?!

Tôi nắm chặt váy cưới, suýt chút nữa đã lao lên vả cho cô ta một trận.

Nhưng ngay khoảnh khắc đó, Trình Hàn—người vốn đang ngơ ngác vì say rượu, đột nhiên giật lấy micro, giọng nói đầy khó chịu:

“Bảo vệ! Kéo con điên này xuống ngay cho tôi!”

Dưới sự hộ tống của bảo vệ, cuối cùng hôn lễ cũng hoàn thành thuận lợi.

Nhưng chưa đến bao lâu, đến tiết mục mời rượu, Đường Uyển lại gây chuyện.

Cô ta bước lên, bám lấy cánh tay Trình Hàn, ánh mắt đầy đau khổ:

“Anh Hàn! Sao anh có thể kết hôn với một cô gái không có tiền, không có quyền như thế này được?! Cô ấy hoàn toàn không xứng với anh!”

“Chẳng phải anh chỉ cưới cô ta vì một lý do đặc biệt thôi sao? Anh nói đi! Có đúng không?!”

Tôi cười nhạt, khoanh tay nhìn cô ta, giọng điệu đầy châm chọc:

“Sao? Cô đã quên tấm nệm hai triệu hôm qua rồi à?”

“Tôi không có tiền? Không có quyền?”

“Chị gái à, tôi là thủ khoa khối khoa học tự nhiên toàn quốc đấy. Ngày xưa các trường đại học danh giá như Thanh Hoa, Bắc Đại suýt nữa đánh nhau chỉ để giành tôi nhập học.”

“Sau khi tốt nghiệp, tôi vào ngành đầu tư tài chính, chỉ trong vòng hai năm đã được mệnh danh là bàn tay vàng trong giới đầu tư, ai cũng nể sợ.”

“Cô nói tôi không xứng với Trình Hàn? Xin lỗi, tôi thấy là cô mới không xứng đấy!”
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 5


Tôi chưa kịp nói xong, thì Đường Uyển lại tiếp tục gào lên, giọng nói càng thêm điên cuồng:

“Anh Hàn! Anh đã quên mất đêm cuối cùng trước khi anh ra nước ngoài rồi sao?!”

“Ngày đó, hai chúng ta đã hứa gì với nhau? Anh nói sẽ quay về tìm em, em đã chờ anh bao năm nay!”

“Anh chỉ đang lấy cô ta để thay thế em thôi, đúng không?!”

“Cái gì? Cướp hôn ngay tại chỗ sao?!”

“Chuyện này quá k*ch th*ch rồi!”

Tiếng hét đầy kịch tính của Đường Uyển vang lên, lập tức thu hút toàn bộ ánh mắt của khách mời xung quanh.

Trình Hàn nhíu chặt mày, khuôn mặt đầy khó chịu:

“Cô bị bệnh à? Cô nói cái gì mà tiếc nuối? Tôi với cô có quan hệ gì sao? Mấy năm nay tôi ra nước ngoài, đến một tin nhắn cô cũng không thèm gửi, giờ lại đến đây làm loạn?!”

Anh suýt chút nữa đá cô ta bay ra ngoài.

Đường Uyển nước mắt lưng tròng, giọng nói run rẩy đầy đáng thương:

“Anh Hàn! Vì sao anh có thể yêu Lộc Du Du mà không yêu em? Nếu lúc trước anh đã có thể quên em, vậy vì sao lại chọn một người có gương mặt giống em như vậy?!”

“Bây giờ em đã quay về rồi, anh có thể tỉnh táo lại được không? Chúng ta mới là tình yêu đích thực mà!”

Cả hội trường xôn xao.

Tôi trầm mặc nhìn cô ta, ánh mắt lạnh lùng.

Đúng là không thể phủ nhận—

Tôi và Đường Uyển có nét giống nhau.

Tôi từng nghe hội chị em bàn tán, họ còn đùa rằng tôi và cô ta trông như hai chị em họ.

Nhưng mà…

Thật buồn cười.

Lẽ nào chỉ vì có chút giống nhau, mà tôi lại trở thành "kẻ thay thế" trong miệng cô ta sao?

Trình Hàn thấy tôi không nói gì, lập tức cuống lên, sợ tôi sẽ bị ảnh hưởng bởi lời nói của Đường Uyển.

Anh siết chặt tay tôi, vội vàng lên tiếng:

“Vợ ơi! Đừng nghe cô ta nói nhảm! Em xinh đẹp như tiên nữ thế này, cô ta chỉ là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga thôi!”

“Lại còn chơi trò ‘thế thân’ này nữa? Bây giờ vẫn còn người thích kiểu cốt truyện cẩu huyết này sao?”

Mẹ chồng tôi cũng vừa đến, sắc mặt bà khó coi, trầm giọng hỏi:

“Có chuyện gì thế?”

Tôi khẽ nhéo đùi mình, ép ra vài giọt nước mắt, giọng nói nhẹ nhàng nhưng có chút run rẩy:

“Mẹ ơi, không có gì đâu ạ.”

Nhân viên lễ cưới bên cạnh nhanh chóng giải thích toàn bộ sự việc.

Ngay khi nghe xong, Đường Uyển lập tức thay đổi chiến thuật, đôi mắt ướt át như mèo con, dịu dàng gọi một tiếng:

“Bác gái…”

Sau đó, cô ta còn liếc nhìn mẹ chồng tôi đầy hy vọng, có vẻ như muốn dựa vào bà để lật ngược tình thế.

Nhưng đáng tiếc—

Cô ta đã tính sai rồi.

Mẹ chồng tôi chỉ thản nhiên phất tay, ra lệnh:

“Bảo vệ, lôi cô ta ra ngoài!”
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 6


Ngay khi bảo vệ sắp kéo cô ta đi, Đường Uyển lại bất ngờ quay người, nhìn Trình Hàn đầy quyến rũ.

Cô ta mỉm cười, nụ cười có chút yêu mị:

“Anh Hàn, chỉ cần anh muốn, em vẫn có thể chờ anh.”

Trình Hàn sát khí bùng nổ, lạnh lùng nhếch môi:

“Muốn chờ thì chờ dưới địa ngục đi.”

Sau đó, anh bật loa, để cho toàn bộ hội trường đều nghe rõ:

“Hôm qua cô ta vừa mua một cái nệm hai triệu để lăn lộn với đàn ông khác, giờ còn đến đây diễn kịch với tôi sao?”

“Trả tiền nệm ngay đi! Nếu không tôi báo cảnh sát!”

Cả hội trường ồ lên.

Mặt Đường Uyển tái mét, há miệng định nói gì đó, nhưng Trình Hàn đã rút điện thoại ra.

“110 phải không? Tôi muốn báo án—”

Còn chưa kịp nói xong, Đường Uyển đã bị lôi ra khỏi hội trường.

Sau khi thấy Trình Hàn cầm điện thoại định gọi cảnh sát thật, Đường Uyển rốt cuộc cũng hoảng sợ thật sự.

“Chờ… chờ đã!”

Cô ta ấp úng, dường như đang cố gắng tìm một cái cớ hợp lý để xoay chuyển tình thế.

“Anh Hàn… có cần thiết phải làm lớn chuyện như vậy không? Dù sao, em cũng chỉ muốn… thử một lần níu kéo anh mà thôi.”

Trình Hàn nhướng mày, lười biếng dựa vào tôi, giọng điệu chậm rãi nhưng đầy trào phúng:

“Thế nào? Định để tôi xóa bài tố cáo cô trên mạng à?”

Đường Uyển không dám nhìn thẳng vào mắt anh, chỉ cúi đầu cắn môi, lộ ra bộ dáng yếu đuối, đáng thương.

Lúc này, ba mẹ cô ta—cuối cùng cũng lên tiếng.

Ba Đường lên giọng khuyên bảo:

“Hàn à, con cũng biết mà, Uyển Uyển nhà bác còn trẻ, đôi khi làm việc hơi bồng bột.”

“Hơn nữa, Du Du à, con cũng không nên để bụng chuyện này làm gì.”

Tôi bật cười, giọng nói dịu dàng nhưng đầy châm chọc:

“Thật sao? Nói như vậy thì, nếu tôi đăng một bài lên mạng, tố cáo cô ta cướp chồng, thì cô ta cũng nên bao dung tôi một chút đúng không?”

Ba Đường: “…”

Đường phu nhân mất kiên nhẫn, quay ngoắt sang mẹ chồng tôi, giọng điệu đầy trách móc:

“Nghiên Uyển, chị dạy con kiểu gì vậy? Để nó cư xử hỗn hào với bậc trưởng bối thế à?”

Mẹ chồng tôi híp mắt, nhìn bà ta đầy nguy hiểm.

“Còn chị thì sao? Dạy con gái kiểu gì mà để nó đi giật chồng người khác ngay trong đám cưới?”

“Tôi còn chưa nói gì, chị lại quay sang trách móc con dâu tôi trước à?”

“Chị dạy con gái mình thành một con tiện nhân, lại mong người khác đối xử với nó như thiên kim đại tiểu thư à?”

Tôi: “…”

Trình Hàn: “…”

Bà mẹ chồng tôi… quá mạnh mẽ rồi!

Ba Đường thấy tình hình không ổn, lập tức kéo vợ mình ra sau, trầm giọng nói với Đường Uyển:

“Còn đứng đó làm gì? Mau về ngay! Đừng có làm mất mặt nhà họ Đường nữa!”
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 7


Đường Uyển cắn môi, cố gắng giãy giụa:

“Nhưng ba! Con không cam tâm! Anh Hàn vốn dĩ… vốn dĩ thuộc về con mà!”

Ba Đường không muốn tiếp tục mất mặt, ông ta cưỡng chế kéo cô ta đi, ép cô ta rời khỏi hội trường.

Nhưng trước khi đi, Trình Hàn vẫn không quên chuyện quan trọng nhất:

“Tấm nệm hai triệu, chuyển khoản ngay!”

Sau đó, toàn bộ số tiền được quyên góp vào trại trẻ mồ côi.

Tôi đứng trong góc nhìn Đường Uyển nước mắt ngắn nước mắt dài, khóe môi khẽ cong lên, nhàn nhạt nói:

“Đúng là ngu ngốc.”

May mắn thay, vì gia đình Trình Hàn kiểm soát truyền thông rất tốt, nên toàn bộ sự việc không bị lan truyền ra bên ngoài.

Nhưng nếu có lan ra…

Chắc chắn tiêu đề sẽ là:

“Thiên kim tiểu thư can đảm giành lại tình yêu, nhưng lại bị đánh bay ngay tại chỗ!”

4.

Hôn lễ cuối cùng cũng kết thúc.

Sau khi tiễn hết khách khứa, mẹ chồng tôi trực tiếp đưa tôi một tấm thẻ ngân hàng, vừa xoa tay tôi vừa thở dài nói:

“Con dâu à, nhân lúc tờ giấy đăng ký kết hôn còn chưa có mùi mực, thì cứ coi như đây là của hồi môn đi. Hôm nay con cũng chịu ấm ức rồi… Nhà họ Đường trước kia cũng xem như tử tế, nhưng bây giờ lại thành ra như vậy… Haizz!”

Tôi còn chưa kịp nói gì, Trình Hàn đã nhanh tay nhận lấy tấm thẻ, nhét thẳng vào túi áo mình:

“Cảm ơn mẹ, nhưng vợ con đang vội đi lãnh chứng nhận kết hôn rồi!”

Tôi chỉ kịp chớp mắt một cái, còn chưa kịp thốt ra câu "Cảm ơn mẹ" đã bị anh kéo đi thẳng.

Tại cục dân chính.

Tôi liếc sang bên cạnh, thấy Trình Hàn ngồi thẳng tắp, gương mặt căng cứng đến mức nghiêm túc quá đà.

Bên cạnh có một đôi tình nhân đang thì thầm bàn tán:

“Người đàn ông này đến phỏng vấn à?”

Tôi bật cười thành tiếng.

Trình Hàn quay sang lườm tôi một cái, nhưng không nói gì.

Lúc chụp ảnh cưới, anh ôm tôi chặt đến mức gần như muốn dính cả người vào.

Sau khi có được giấy đăng ký kết hôn, anh ngay lập tức giành lấy, cầm trong tay như bảo bối rồi nhét thẳng vào túi áo mình, một giây cũng không rời.

Tôi tò mò hỏi anh đang làm gì, cuối cùng anh mới thừa nhận:

“Mấy cặp đôi khác đều có người đến chúc mừng, còn anh… chi ra hẳn một nghìn tệ thuê người đứng ngoài cổng vỗ tay cổ vũ!”

Khóe miệng tôi giật giật, đúng là bá đạo tổng tài chính hiệu mà!

Buổi tối, khi chúng tôi chuẩn bị tận hưởng đêm tân hôn, bầu không khí đã dần trở nên nóng bỏng…

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên.

Trình Hàn không thèm bắt máy, nhưng đối phương lại liên tục gọi đến.

Cuối cùng, khi cuộc gọi thứ năm vang lên, tôi đỏ mặt trốn vào trong chăn, nhẹ giọng nói:

“Anh cứ nghe đi, biết đâu là chuyện quan trọng.”
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 8


Trình Hàn nhíu mày, giọng điệu đầy bất mãn:

“Tốt nhất là có chuyện gấp thật, nếu không thì đừng trách anh!”

Vừa dứt lời, anh bấm nút nghe.

Chỉ mới nói được vài câu, sắc mặt anh lập tức trầm xuống, ánh mắt trở nên lạnh lùng, giọng nói cũng trở nên nghiêm túc:

“Đừng hoảng, tôi lập tức qua ngay!”

Tôi lo lắng hỏi:

“Xảy ra chuyện gì thế?”

“Trong công ty có chút việc gấp, anh qua đó xem một lát. Vợ à, nếu em buồn ngủ thì cứ ngủ trước đi, anh xử lý xong sẽ về ngay!”

Nói rồi, anh cúi người đắp chăn lại cho tôi, nhẹ nhàng hôn lên trán tôi một cái rồi rời đi.

Tôi có chút bất an, dứt khoát không ngủ nữa, cầm điện thoại lên lướt WeChat.

Vừa mở ra, tôi liền thấy Đường Uyển đăng một bức ảnh mới.

Trong ảnh, cổ tay cô ta được băng bó cẩn thận, bên cạnh là một bóng dáng quen thuộc.

Dòng trạng thái đi kèm:

“Tha thứ cho sự nông nổi trước đây, từ giờ sẽ biết trân trọng người ở bên cạnh mình ~”

Dù không thấy rõ mặt người trong ảnh, nhưng tôi có thể chắc chắn bộ đồ người đó mặc chính là bộ vest Trình Hàn vừa mặc tối nay!

Chỉ trong vài phút, Đường Uyển đã nhắn tin riêng cho tôi:

"Cảm giác cô đơn ngay trong đêm tân hôn chắc không dễ chịu nhỉ?

5.

Tôi lắc đầu, cố gắng xua đi những suy nghĩ hoang đường trong đầu.

Không thể nào.

Nếu Trình Hàn thực sự muốn ở bên Đường Uyển, thì chẳng có lý do gì anh ấy không cưới cô ta ngay từ đầu.

Dù hai nhà môn đăng hộ đối, nhưng ba mẹ anh chưa từng đồng ý chuyện này.

Nhưng ngay khi tôi còn chưa kịp suy nghĩ thêm, Đường Uyển lại gửi đến một bức ảnh—một tờ giấy kiểm tra thai sản.

Ngay sau đó là một đoạn tin nhắn dài:

“Vì không thể mang thai, nên anh Hàn mới chọn chị—một người có gương mặt giống em để kết hôn.!”

“Bây giờ anh ấy đã có vợ, cũng không cần giấu giếm gì nữa.”

“Chị cứ tận hưởng khoảng thời gian này đi. Đợi đến khi con em chào đời, anh ấy sẽ ly hôn với chị ngay lập tức.”

“Dù sao, em cũng sẽ là mẹ của con anh ấy mà!”

Tôi chết lặng trong vài giây.

Rồi sau đó, lướt xuống dưới, lại thấy thêm một đoạn tin nhắn nữa:

“Đừng cố giữ lấy anh ấy nữa. Em biết anh Hàn thương trẻ con lắm. Nếu chị thật sự yêu anh ấy, thì nên biết điều mà buông tay đi.”

“Nhân tiện, nếu chị đồng ý ly hôn sớm, bên em có thể bồi thường một khoản tiền rất hậu hĩnh.”

“Dù sao chị cũng chẳng có gì cả, chỉ có chút nhan sắc giống em thôi.”

Tôi cười lạnh, siết chặt điện thoại trong tay.

Nhìn dòng tin nhắn đầy ngạo mạn và dối trá, tôi không thể nào nhịn được nữa.

Trình Hàn thương trẻ con sao?

Điều này đúng.
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 9


Ngay từ lúc cầu hôn tôi, anh đã hùng hồn nói:

“Sau này, chúng ta sẽ sinh một đứa con gái và một đứa con trai.”

“Con gái sẽ giống em, anh sẽ mua thật nhiều váy công chúa cho con.”

“Còn con trai thì phải dạy dỗ thật nghiêm khắc, để nó bảo vệ mẹ nó!”

Nhưng, Đường Uyển dựa vào đâu mà nói rằng anh sẽ ly hôn với tôi chỉ vì đứa bé của cô ta?

Nếu quả thật có chuyện đó, vậy thì công ty của nhà Đường sẽ giải thích thế nào?

Dù sao, Đường Uyển vẫn còn đang thực tập ở công ty của Trình Hàn, mà cha cô ta còn nhờ vả Trình Hàn giúp đỡ.

Tôi lập tức gọi điện thoại:

“Chồng à, anh đang ở đâu?”

Giọng nói bên kia ồn ào, dường như anh đang bận rộn xử lý công việc.

Chưa kịp nói thêm gì, anh đã vội đáp:

“Anh đang bận, để lát nữa nói nhé.”

Sau đó, anh cúp máy.

Bàn tay tôi lạnh ngắt.

Tôi ngồi thẫn thờ một lúc lâu, đầu óc rối bời.

Nhưng ngay sau đó, màn hình điện thoại sáng lên.

Là tin nhắn từ một nhóm bạn học cũ, cả nhóm đang bàn tán về một sự kiện đặc biệt.

Hoá ra là một diễn đàn lớn vừa mở một cuộc bình chọn "CP thần tiên", trong đó có một cặp đôi vô cùng nổi bật.

Mà nhân vật chính… lại chính là tôi và Trình Hàn.

Có người còn đào lại những video cũ, khi tôi còn đang bày tỏ quan điểm phản đối yêu đương trong lớp, thì Trình Hàn ngay lập tức ném cho tôi mấy cái tin nhắn tỏ tình liên tục.

Bình luận dưới bài viết toàn là những câu cảm thán như:

“Chuyện tình của hai người họ đúng là truyền kỳ! Không ai dám chen ngang đâu!”

“Trời ạ! Đúng kiểu bá đạo tổng tài, yêu không lối thoát luôn!”

Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình, chợt nhớ đến những hành động bá đạo của Trình Hàn trước đây.

Mỗi lần có ai dám tiếp cận tôi, anh luôn chặn đứng họ ngay lập tức, không cho ai có cơ hội tiếp cận.

Anh thường ép tôi vào tường, sau đó hung hăng cúi đầu cắn môi tôi, gằn từng chữ:

“Lộc Du Du, em dám để mắt đến thằng đàn ông khác thử xem? Anh sẽ xử em ngay lập tức!”

6.

Khi Trình Hàn về đến nhà, trời đã tờ mờ sáng.

Tôi đang mơ mơ màng màng thì cảm nhận được một bên giường lõm xuống, ngay sau đó liền rơi vào vòng tay quen thuộc.

"Anh về rồi à?" Tôi trở mình, chạm phải gương mặt anh.

"Vợ ơi, anh có làm em tỉnh giấc không?" Trình Hàn siết chặt vòng tay, giọng nói trầm thấp mang theo chút mệt mỏi.

“Ừm… Sao giờ này anh mới về? Công ty có chuyện gì à?”

Nhắc đến chuyện này, sắc mặt anh lập tức tối sầm, cả người đầy vẻ bực bội:

“Vợ ơi, em nghe anh nói này, ngàn vạn lần đừng tin lời Đường Uyển.”

Tôi ngước mắt nhìn anh, chờ anh giải thích.

Thấy tôi không truy hỏi, Trình Hàn thở phào, ôm tôi chặt hơn rồi nói:

“Hôm qua đúng là công ty có chuyện, nhưng sau đó con nhỏ Đường Uyển đó lại giở trò, chạy đến uy h**p ba anh, nói rằng nếu không giúp cô ta thì sẽ rút vốn đầu tư.”
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 10


Tôi cau mày, nhưng vẫn im lặng chờ anh nói tiếp.

“Kết quả là nửa đêm cô ta lại giở chiêu cũ, làm bộ muốn tự sát, ba anh sợ có chuyện nên bắt anh đưa cô ta đến bệnh viện. Anh phiền muốn chết! Nếu không phải lo ông ấy bị cô ta dắt mũi, thì anh đã chẳng thèm quan tâm rồi!”

Anh nói đến đây, vẻ mặt tràn đầy chán ghét.

Tôi nhìn anh, thấy anh không có vẻ gì là nói dối, liền cong môi cười: “Cho nên… Bên phía cô ta có bao nhiêu phiên bản khác nhau nữa không?”

Anh gật đầu, sau đó kiên nhẫn kể lại toàn bộ sự việc.

Tôi nghe xong, chỉ cảm thấy buồn cười:

“Đường Uyển đúng là biết bịa chuyện thật. Cô ta nói bị vô sinh, nhưng chưa từng qua kiểm tra sức khỏe ở bệnh viện nào, làm gì có chuyện đã chắc chắn như thế? Đã trà xanh thì cứ là trà xanh thôi, còn bày đặt giả bộ thánh thiện!”

Nói đến đây, tôi liếc anh một cái:

“Còn nữa, anh xác định mình có khả năng phân biệt người tốt, người xấu chứ? Chứ nếu anh mà tin lời cô ta, thì có khi sau này em phải đổi chồng rồi đấy!”

Vừa dứt lời, môi tôi lập tức bị chặn lại.

Anh dùng chính cách thức bá đạo nhất để chặn đứng mọi lời tôi định nói tiếp.

“Đừng nói linh tinh! Cái khác anh có thể nợ em, nhưng đêm tân hôn này anh nhất định phải bù lại!”

Không ngờ, ngay sáng hôm sau, mẹ chồng tôi lập tức ra tay.

Bà trực tiếp đến nhà họ Đường, trước mặt ba mẹ Đường Uyển vạch trần mọi chuyện, sau đó nghiêm giọng nói:

“Nếu nhà ông bà còn không quản được con gái mình, để nó tiếp tục quấy rối con trai tôi, thì đừng trách tôi không nể mặt!”

Cảnh tượng ấy đúng là quá đã!

Tôi lớn lên trong cô nhi viện, chưa từng nghĩ đến chuyện sau khi kết hôn lại được mẹ chồng và chồng bảo vệ như vậy.

Sau chuyện này, Đường Uyển hoàn toàn biến mất, không còn dám xuất hiện trước mặt tôi nữa.

Có điều…

Câu chuyện của tôi và Trình Hàn, dường như vẫn chưa thể kết thúc dễ dàng như vậy

Tan làm, tôi định đến công ty của Trình Hàn, không ngờ vừa bước vào đã nghe thấy những tiếng bàn tán xôn xao.

Ánh mắt tôi lướt qua, đám nhân viên đang tụ tập buôn chuyện lập tức im bặt, giả vờ làm việc.

Tôi khẽ nhíu mày, nhân lúc không ai để ý liền lặng lẽ rẽ vào phòng vệ sinh.

Nếu muốn hóng chuyện trong công ty thì nơi này chính là địa điểm tốt nhất.

Quả nhiên, vừa bước vào được vài phút, tôi đã nghe thấy nội dung bàn tán của họ.

“Ê, tụi bây có nghe chưa? Bạn gái cũ của tổng giám đốc Trình quay về rồi đấy!”

“Cái gì? Thật á?”

“Suỵt! Cả công ty đều biết chuyện này rồi! Nghe nói ban đầu tổng giám đốc của chúng ta vốn đã đính hôn với tiểu thư nhà họ Đường, nhưng hai người xảy ra chút hiểu lầm, kết quả lại để một người khác xen vào giành trước!”
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 11


“Cũng đúng ha, hình như tiểu thư nhà họ Đường còn làm thư ký cho tổng giám đốc một thời gian nhỉ?”

“Đúng đúng! Còn nghe nói cô ta không thể sinh con, nên tổng giám đốc mới miễn cưỡng cưới vợ hiện tại đấy…”

“Ôi trời ạ, vậy có khi nào tổng giám đốc vẫn còn tình cảm với cô ta không?”

“Chắc vậy rồi…”

Mấy lời đồn vô căn cứ cứ thế truyền tai nhau, khiến tôi cảm thấy nực cười.

Việc Trình Hàn kết hôn vốn dĩ không công khai với truyền thông, chỉ có họ hàng và người thân quen mới biết.

Vậy mà chẳng hiểu Đường Uyển bịa đặt kiểu gì, có thể khiến cả công ty bàn tán rôm rả đến mức này?

Chuyện này không chỉ ảnh hưởng đến tôi, mà còn gây tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng của Trình Hàn, không thể cứ để yên như vậy được.

Tôi đẩy cửa bước ra.

Mấy nhân viên đang tám chuyện lập tức im bặt, ánh mắt hoảng hốt, không dám nhìn thẳng vào tôi.

Tôi thản nhiên lướt qua bọn họ như không nghe thấy gì.

Mãi đến khi tôi khuất bóng, một người trong số họ mới thấp giọng nói:

“Vừa rồi… có phải là vợ của tổng giám đốc không?”

“Cô ấy có nghe thấy chúng ta nói chuyện không nhỉ? Nếu mách lẻo với tổng giám đốc thì có khi nào bọn mình bị đuổi việc không?”

“Sợ gì chứ? Cô ta cũng chỉ là người thay thế mà thôi. Chờ tổng giám đốc và tiểu thư nhà họ Đường quay lại với nhau, xem cô ta còn dám làm cao nữa không!”

Tôi im lặng lắc đầu, không muốn lãng phí thời gian với mấy kẻ thích hóng drama này.

Mấy người này, đúng là giống hệt đám "hậu cung fan" trên Weibo, thích bênh vực tiểu tam mà không cần biết đúng sai.

Không thèm quan tâm đến họ nữa, tôi đi thẳng vào thang máy, trực tiếp lên tầng cao nhất, định nói chuyện với Trình Hàn về chuyện này.

Ai ngờ, vừa bước ra khỏi thang máy, tôi liền nghe thấy tiếng trò chuyện của thư ký riêng của Trình Hàn—Vương Phương.

“Tch, cứ để yên đi, ai bảo tổng giám đốc lại chọn cô ta chứ? Cô ta chẳng qua chỉ là người thay thế, sớm muộn gì cũng bị vứt bỏ thôi, lo làm gì?”

Tôi nhướng mày, ánh mắt lạnh lẽo.

Vương Phương là thư ký riêng của Trình Hàn.

Tôi không quan tâm lắm đến việc có bao nhiêu phụ nữ bị khí chất của chồng mình thu hút.

Nhưng không ngờ Vương Phương lại ngầm đứng về phía Đường Uyển, còn ngang nhiên nói mấy lời này.

Tôi không lập tức lên tiếng, mà đứng yên tại chỗ, nhìn cô ta cúp máy, sau đó quay lại với vẻ mặt đầy mỉa mai:

“Ôi chao, tôi không ngờ chị lại có sở thích nghe lén người khác đấy?”

___

Vừa rồi kiểm tra lại thì tớ thấy bị thừa tag 'hệ thống', thiết bị lỗi nên chưa chỉnh lại được. Mong mọi người thông cảm.
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 12


7.

Tôi có chút bất ngờ.

Bình thường, dù Vương Phương có ghen ghét tôi thế nào đi nữa, trước mặt vẫn luôn ra vẻ ân cần, tỏ ra rất mực kính trọng tôi.

Vậy mà hôm nay, cô ta lại không hề kiêng nể gì, trực tiếp xé toang lớp mặt nạ đó.

Xem ra… Đường Uyển đã nói gì đó với cô ta.

“Lộc Du Du, cô đừng có tưởng mình giỏi lắm!”

Vương Phương khoanh tay trước ngực, ánh mắt đầy khinh miệt:

“Từ trên xuống dưới cả công ty này ai cũng biết tổng giám đốc vốn dĩ yêu ai. Chỉ có cô là đồ ngu, không biết thân biết phận, cứ cố sống cố chết bám lấy anh ấy!”

Cô ta còn định nói tiếp, nhưng tôi đã bước lên một bước, nhìn thẳng vào cô ta, giọng điệu lạnh nhạt:

“Nếu cô không biết sự thật thì đừng bịa đặt. Nếu tiếp tục vu khống, tôi hoàn toàn có thể kiện cô vì tội phỉ báng.”

Vương Phương cười nhạt:

“Phỉ báng? Cô tưởng mấy chuyện này giấu được ai sao? Cô chỉ là một kẻ thay thế! Nếu không nhờ có gương mặt giống Đường tiểu thư, cô nghĩ mình có thể trèo cao thế này à?”

“Chờ đến ngày Đường tiểu thư quay lại bên tổng giám đốc, xem cô còn có thể hống hách thế nào!”

“Một đứa trẻ mồ côi từ viện phúc lợi mà cũng đòi xứng với tổng giám đốc à?”

Giọng điệu của cô ta ngày càng cay nghiệt, ngay cả nét mặt cũng trở nên méo mó vì sự ghen ghét.

“Chát!”

Tôi không nhịn được nữa, giơ tay tát thẳng vào mặt cô ta một cái.

“Cô có thể nói tôi là gì cũng được, nhưng nếu còn dám mở miệng sỉ nhục tôi, thì cứ mỗi câu, tôi sẽ tặng cô một cái tát.”

Lực tay tôi không nhẹ, đến mức tay tôi cũng hơi tê.

Vương Phương ôm mặt, nửa bên má nhanh chóng sưng đỏ.

Cô ta trợn mắt nhìn tôi, gào lên:

“Con tiện nhân này! Cô dám đánh tôi?!”

“Chát!”

Tôi đổi tay, tặng thêm một cái tát vào bên má còn lại của cô ta.

Giờ thì hai bên mặt sưng đều nhau, trông vô cùng cân đối.

Có vài nhân viên đứng gần đó bị cảnh tượng này làm cho choáng váng.

“Con khốn! Mày dám đánh tao?!”

Vương Phương hoàn toàn mất kiểm soát, lao tới định cào cấu tôi.

Nhưng đúng lúc này, Trình Hàn xuất hiện.

Vừa nhìn thấy cô ta xông đến, anh lập tức kéo tôi vào lòng, sau đó thản nhiên giơ chân đá cô ta một phát.

“Bịch!”

Vương Phương bị đá bay ra xa, ngã ngửa ra đất.

Cô ta nằm đó, hoàn toàn ngơ ngác, không thể tin được chuyện vừa xảy ra.

Tôi nheo mắt, mỉm cười nhìn Trình Hàn:

“Anh à, sao lại đánh phụ nữ thế?”

Anh nghiêng đầu nhìn tôi, giọng điệu vô cùng hợp lý:

“Anh có đánh đâu, anh chỉ dùng chân thôi mà. Với lại, em cũng đã đánh rồi, vậy anh đá một phát thì có sao đâu?”

Ừm… cũng đúng!
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 13


8.

Sau khi xác nhận tôi không bị thương, Trình Hàn mới lên tiếng hỏi:

“Vợ ơi, sao lại đánh nhau thế?”

Tôi còn chưa kịp mở miệng giải thích thì Vương Phương đã vội vàng chen vào trước, giọng điệu uốn éo đáng thương:

“Tổng giám đốc, cô ta đánh tôi!”

Cô ta lập tức thay đổi thái độ, ra vẻ yếu đuối đáng thương, giống như người bị bắt nạt thực sự là cô ta vậy.

Nhưng Trình Hàn hoàn toàn phớt lờ cô ta, chỉ dịu dàng nắm lấy tay tôi, xoa nhẹ:

“Vợ ơi, tay có đau không? Để anh thổi cho em nhé?”

Cảm giác tê tê ngứa ngứa lan ra từ lòng bàn tay tôi, khiến tôi không khỏi rùng mình.

"Tổng giám đốc…" Vương Phương cắn môi, giọng nói càng trở nên nhõng nhẽo:

“Là cô ta đánh tôi trước, tôi chỉ muốn báo cáo lại sự thật mà thôi…”

Trình Hàn nhíu mày, giọng điệu cực kỳ mất kiên nhẫn:

“Vợ anh đánh người, đương nhiên là có lý do. Chắc chắn cô đã làm gì sai, chứ ai rảnh mà đi đánh người vô cớ? Dám bắt nạt vợ anh? Lập tức thu dọn đồ đạc, cút khỏi đây ngay! Mọi chuyện cô gây ra, tiền bồi thường sẽ trừ thẳng vào tiền lương!”

Nói xong, anh ôm eo tôi, kéo tôi vào phòng làm việc.

Phía sau, Vương Phương nghiến răng ken két, hằn học hét lên:

“Tổng giám đốc! Cô ta không xứng với anh! Chị Đường đã mang thai rồi!”

Tôi vừa định phản bác, nhưng chưa kịp mở miệng, Trình Hàn đã xoay người tung một cú đá thẳng vào bụng cô ta.

“Mẹ kiếp! Cô đang nói cái gì vậy?! Tôi còn chưa từng chạm vào cô ta, lấy đâu ra con?!”

Anh híp mắt, giọng nói lạnh như băng:

“Mấy người đàn bà này đúng là độc ác, chuyên bịa đặt chuyện để ly gián vợ chồng tôi!”

Dứt lời, anh không phí thêm một giây nào nữa, lập tức quay sang nhân viên bảo vệ:

“Còn chờ gì nữa? Ném cô ta ra khỏi tòa nhà ngay lập tức!”

Lần này, không còn là lời đe dọa.

Dưới ánh mắt kinh hoàng của mọi người, Vương Phương bị bảo vệ kéo ra khỏi tòa nhà tổng bộ Trình thị, không chút nương tay.

9.

Sau hai lần liên tiếp bị gây chuyện, tôi thực sự cảm thấy chuyện này cần phải giải quyết triệt để.

Nhân tiện, tôi cũng kể lại toàn bộ vụ bịa đặt tin đồn trong công ty cho Trình Hàn nghe.

Anh ôm tôi vào lòng, giọng nói trầm thấp mang theo chút xót xa:

“Vợ ơi, em chịu thiệt thòi rồi. Tất cả đều là vì anh nên em mới phải bị bắt nạt như vậy. Lần này anh tuyệt đối sẽ không để yên chuyện này!”

Nói rồi, anh bắt đầu lên kế hoạch cắt đứt mọi quan hệ hợp tác với nhà họ Đường, đồng thời nghĩ cách đuổi Đường Uyển ra khỏi công ty.

Tôi gật đầu, hưởng thụ sự nuông chiều của anh, nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ dễ dàng buông tha Đường Uyển.
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 14


Tôi đoán cô ta vẫn còn giữ lại một quân bài cuối cùng, nếu không sẽ không dám bày ra mưu kế như vậy.

Để nhanh chóng dập tắt những tin đồn nhảm nhí trong công ty, Trình Hàn cũng không còn che giấu gì nữa, trực tiếp công khai chuyện mình đã kết hôn.

Không chỉ vậy, anh còn dứt khoát đổi luôn ảnh nền trang web chính thức của công ty thành ảnh cưới của chúng tôi.

Thậm chí, anh còn đăng bài chia sẻ về quá trình yêu nhau của hai chúng tôi.

Dân mạng được phen bùng nổ, bình luận nhanh chóng tràn ngập:

“Trời ơi, ngọt quá! Đúng là chuyện tình thần tiên ngoài đời thực!”

“Nhưng cô gái này hoàn toàn không xứng với tổng tài đâu…”

“Nói đi cũng phải nói lại, vợ của tổng giám đốc Trình cũng đâu có tầm thường. Cô ấy từng là thủ khoa khối khoa học tự nhiên, bây giờ lại đang đầu tư trong giới tài chính, chẳng phải cũng là nhân vật truyền kỳ sao?”

“Chuyện cô gái nghèo cưới tổng tài, ngôn tình đời thực à?”

Nhìn chung, phản ứng của dân mạng không quá tệ, ít nhất cũng có không ít người đứng về phía tôi.

Nhưng tôi biết, Đường Uyển chắc chắn sẽ không chịu bỏ cuộc dễ dàng như vậy.

10.

Sau khi kết hôn, Trình Hàn dọn đến ở cùng tôi.

Vốn dĩ mẹ chồng rất thích tôi, nhưng vì sợ ảnh hưởng đến quá trình “tạo em bé” của chúng tôi, bà kiên quyết bắt hai đứa phải ra ở riêng.

Từ sau khi bắt đầu đi làm, cứ mỗi lần về nhà là Trình Hàn lại chui vào bếp.

Ai mà ngờ được một tổng tài trị giá hàng chục triệu, vậy mà lại có thể mặc tạp dề hình Doraemon, nghiêm túc nấu cơm thế này chứ!

Tôi lười biếng dựa vào tủ bếp, ánh đèn vàng ấm áp chiếu xuống, phản chiếu lên bóng lưng anh.

Dưới ánh sáng mờ nhạt, bóng dáng người đàn ông này giống như một vị thần sa ngã, rơi vào chốn trần tục, mang theo một tia sáng dịu dàng giữa cuộc sống bình lặng này.

Không nhịn được, tôi nhẹ nhàng ôm anh từ phía sau, dụi đầu vào lưng anh, giọng điệu ngọt ngào:

“Chồng ơi, cơm chín chưa?”

Trình Hàn ngạo kiều hất cằm, giơ túi đồ ăn trong tay lên:

“Đương nhiên! Em còn phải xem thử có ai có thể giỏi hơn chồng em không!”

Tôi nhướng mày, cố ý chọc ghẹo anh:

“Vậy sao? Nhưng nếu chồng em cứ lắc lư như vậy, cẩn thận dầu nóng bắn vào người đấy!”

Anh lập tức quay lại, cúi đầu nhìn tôi, giọng điệu cưng chiều:

“Đối xử với một tiên nữ như em, đương nhiên phải nâng niu rồi!”

Cứ thế, tôi bị anh dỗ dành, ngồi ngay ngắn trong phòng khách, nhìn anh dọn cơm, cắt hoa quả, thậm chí còn chỉnh luôn cả TV cho tôi xem.

Hoàn toàn là dáng vẻ của một ông chồng 30 điểm.

Chúng tôi quen nhau từ khi còn đi học.
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 15


Đó là một kế hoạch đầy tính toán của Trình Hàn.

Anh cố tình chọn nguyện vọng vào cùng một trường đại học với tôi, luôn giả vờ mạnh mẽ trong mọi chuyện, chỉ riêng với tôi thì lại luôn tỏ ra yếu đuối.

Chỉ cần tôi gặp chút chuyện, anh đều lao đến giúp đỡ không chút do dự.

Nhưng đến lúc anh gặp khó khăn, thì chỉ cần một chuyện nhỏ thôi cũng đủ khiến anh lập tức ủy khuất giống như một đứa trẻ.

Lúc biết tôi khó mang thai, Trình Hàn ngay lập tức lao đi khắp nơi tìm bác sĩ, thậm chí còn tự tay sắc thuốc cho tôi uống.

Ngày mẹ chồng tôi biết chuyện này, bà cười không ngậm được miệng.

Còn Trình Hàn thì một hai khăng khăng tự mình sắc thuốc, kết quả là anh suýt chút nữa làm nổ cả nồi thuốc!

Hôm đó, cả căn bếp đều nồng nặc mùi thuốc Đông y.

Đến cả bữa cơm cũng nhiễm mùi thuốc, ăn vào miệng chẳng khác gì đang uống thuốc bổ cả!

11.

Cuối tuần đó, cả tôi và Trình Hàn đều ngủ nướng.

Mãi đến trưa tôi mới cầm điện thoại lên xem, đã hơn một giờ chiều.

Vừa mở WeChat, tin nhắn chưa đọc đã lên đến 99+.

Đều là bạn bè hỏi han tôi chuyện gì đang xảy ra.

Tôi trả lời qua loa vài câu rồi mở Weibo.

Kết quả vừa vào đã thấy một tin tức đang đứng top tìm kiếm.

Hôm qua, một tài khoản ẩn danh đăng tải một bài viết chấn động.

Nội dung:

“Thực chất, vợ của tổng giám đốc Trình chỉ là người thứ ba! Thanh mai trúc mã mới là chính thất, nhưng lại bị đối xử tàn nhẫn! Vì chúc phúc cho bọn họ mà bị sỉ nhục thậm tệ, cuối cùng còn suýt tự sát, giờ đã mắc bệnh trầm cảm!”

Đính kèm là một đoạn video đã bị cắt chỉnh sửa.

Tiêu đề bài viết ngay lập tức leo lên hot search:

#Tổng tài Trình Hàn thực ra là kẻ ngoại tình#

Trong video, hình ảnh đã bị cắt ghép vô cùng tinh vi.

Nó được dựng theo hướng:

Đường Uyển đứng trên sân khấu chúc phúc cho chúng tôi, nhưng lại bị Trình Hàn đuổi thẳng ra khỏi hôn lễ.

Đoạn tôi yêu cầu cô ta bồi thường bị biến thành tống tiền hai triệu để bịt miệng.

Cuối video là cảnh Đường Uyển bị đưa vào bệnh viện cấp cứu trong đêm hôm đó.

Có một tài khoản tự nhận là người trong cuộc đăng bình luận:

“Tôi quen biết cả hai người, thật ra tổng giám đốc Trình và tiểu thư Đường là một cặp đôi hoàn#Tổnghưng sau khi tổng giám đốc ra nước ngoài, cô Đường không thể theo cùng, nên có kẻ thừa cơ xen vào. Giờ còn có tin đồn là cưới vội vì đã có thai trước!”

Dù bài đăng sau đó có bị xóa đi, nhưng tốc độ lan truyền trên mạng quá nhanh, không thể ngăn chặn kịp nữa.

__

A b c d e g
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 16


Dân mạng lập tức nhảy vào bình luận, kéo cả thông tin cá nhân của tôi ra:

“Không lạ gì, con nhỏ này từ bé đã không có mẹ dạy dỗ, lớn lên mới thành ra thế này!”

“Thanh mai trúc mã, môn đăng hộ đối, thế mà cuối cùng lại bị một con hồ ly tinh cướp mất chồng. Chắc con nhỏ này còn học mấy lớp đào tạo kỹ năng quyến rũ đàn ông ấy chứ!”

“Cướp chồng người ta còn ép người ta tự sát? Đúng là ác độc đến cùng cực!”

Tôi siết chặt điện thoại, mắt tối sầm lại.

Lần này, Đường Uyển thực sự muốn đưa tôi vào chỗ chết.

12.

“Vợ ơi, đừng bực mình!”

Trình Hàn cầm lấy điện thoại của tôi, ánh mắt trầm xuống, giọng nói đầy nghiêm nghị:

“Chuyện này cứ để anh giải quyết!”

Tôi biết, với tính cách của Trình Hàn, khi anh nói những lời này, nghĩa là lần này anh thực sự đã tức giận.

Từ trước đến nay, anh không quan tâm đến mấy tin đồn nhảm nhí, nhưng lần này tôi bị cư dân mạng tấn công, chính là chạm vào giới hạn của anh.

Tôi hơi nhếch môi cười, ngón tay khẽ v**t v* viền cốc thủy tinh trên bàn:

“Em tin anh. Đừng vì những chuyện này mà mất bình tĩnh. Công lý có thể đến muộn, nhưng nó sẽ không bao giờ vắng mặt.”

Sau đó, mẹ chồng tôi cũng gọi đến, tôi thuật lại toàn bộ sự việc.

Bà giận đến mức suýt chút nữa lao thẳng đến nhà họ Đường để xé xác Đường Uyển.

Đối với những tin đồn trên mạng, tôi và Trình Hàn đã bàn bạc, quyết định không vội xóa bài đăng ngay, mà cứ để cho mọi chuyện tiếp tục lan rộng.

Chúng tôi muốn đợi đến khi Đường Uyển nghĩ rằng mình đã thành công, sau đó mới tung ra bằng chứng khiến cô ta thân bại danh liệt.

Video bị cắt ghép cực kỳ tinh vi.

Có lẽ Đường Uyển cho rằng hôn lễ không có truyền thông giám sát, nên chúng tôi sẽ không có bằng chứng để phản bác.

Nhưng đúng lúc này, khi Trình Hàn vừa bước ra khỏi nhà, thì điện thoại liền vang lên.

Là Đường Uyển gọi đến, muốn hẹn gặp mặt.

Anh chỉ liếc qua tin nhắn, sau đó lạnh nhạt một mình đến điểm hẹn.

Trong quán cà phê, Đường Uyển đã ngồi chờ sẵn.

Vừa mới đặt túi xuống, cô ta lập tức tỏ ra áy náy, giọng điệu dịu dàng, yếu đuối:

“Chị Du Du, em xin lỗi, tất cả đều là lỗi của em mới khiến mọi chuyện trở nên thế này. Nhưng chị yên tâm, em sẽ giải thích rõ ràng, sẽ không ảnh hưởng đến chị và anh Hàn đâu…”

Cô ta nói đến đây, giọng đã bắt đầu nghẹn lại, như thể chỉ cần thêm một chút nữa thôi là sẽ khóc òa lên.

“Dù sao thì em cũng không còn dây dưa với anh Hàn nữa, chị đừng hiểu lầm nhé…”

Đến đây, tôi thực sự không nhịn được nữa, thẳng thừng ngắt lời cô ta:

“Ở đây chỉ có hai chúng ta, cô còn giả bộ thanh cao làm gì?”
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 17


Tôi dựa lưng vào ghế, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt đầy chán ghét:

“Nói đi, gọi tôi đến đây làm gì?”

Bị vạch trần, sắc mặt Đường Uyển cũng cứng lại trong chốc lát, sau đó lập tức chuyển sang lạnh lùng, giọng nói đầy mỉa mai:

“Tôi chỉ muốn có một cuộc giao dịch công bằng thôi. Tôi có thể rút lui, nhưng cô phải trả tôi một số tiền. Dù sao, người anh Hàn yêu vẫn là tôi, bây giờ anh ấy kết hôn với cô, chẳng qua cũng chỉ vì trách nhiệm mà thôi!”

Tôi nhướng mày, nụ cười càng sâu:

“Cô nghĩ gì mà cho rằng chỉ cần bỏ ra vài triệu là tôi sẽ ly hôn? Cô có biết tài sản của Trình Hàn ít nhất cũng phải hàng chục tỷ không?”

Sắc mặt Đường Uyển tái xanh, nhưng vẫn nghiến răng gằn từng chữ:

“Vậy thì cứ chờ xem! Cô chỉ là một kẻ nhặt nhạnh được từ trại trẻ mồ côi, xem tôi vạch trần bộ mặt thật của cô trước công chúng thế nào!”

Cô ta vừa nói xong, còn chưa kịp nói thêm gì, thì đột nhiên cầm ly cà phê trước mặt lên, hất thẳng vào mặt mình!

Ngay sau đó, cô ta biến sắc, nước mắt chảy dài, giọng nói run rẩy nghẹn ngào như thể vừa bị ai đó bắt nạt đến thảm thương.

Quả nhiên, ngay giây tiếp theo, Trình Hàn xuất hiện trước mặt chúng tôi.

Anh vội vàng chạy đến, kéo tôi lại, cẩn thận quan sát, giọng lo lắng hỏi:

“Vợ ơi, em có bị bắt nạt không?”

Tôi còn chưa kịp mở miệng, Đường Uyển đã lập tức chen vào, đôi mắt ngập nước, vẻ mặt vô cùng đáng thương:

“Anh Hàn, cô ấy bắt nạt em! Cô ấy còn thừa nhận chính vì tiền nên mới kết hôn với anh! Hai người căn bản không có tình cảm gì với nhau!”

Trình Hàn xác nhận tôi không sao, sau đó mới chậm rãi quay sang nhìn Đường Uyển, thản nhiên đáp:

“Vợ tôi muốn tiền, thì cũng là tiền do tôi kiếm được để cho cô ấy tiêu. Cô ấy muốn bao nhiêu, tôi đều có thể kiếm đủ cho cô ấy hưởng thụ cả đời. Còn cô? Định kiếm chuyện gì nữa đây?”

Sắc mặt Đường Uyển cứng đờ.

Trình Hàn nhìn cô ta một cái đầy chán ghét, rồi đột nhiên giơ tay cầm ly cà phê trên bàn, hất thẳng vào mặt cô ta.

“Đây mới gọi là bắt nạt!”

"Aaa!" Đường Uyển hét lên, nước cà phê ướt sũng cả người, từ tóc nhỏ xuống từng giọt.

Tôi khẽ giật nhẹ tay áo anh: “Được rồi, đi thôi.”

Anh nhếch môi, tỏ vẻ vô tội, cúi xuống nhìn tôi:

“Em thấy cô ta đáng bị vậy không?”

Tôi bật cười, kéo anh ra khỏi quán cà phê.

Trên đường về, tôi tựa đầu vào cửa kính xe, ánh mắt lướt qua bóng dáng Trình Hàn đang tập trung lái xe, đột nhiên hỏi:

“Anh không thấy em bắt nạt cô ta thật sao?”

Trình Hàn nắm chắc vô lăng, ánh mắt thoáng lạnh đi, nhưng giọng điệu lại cực kỳ dịu dàng:

“Em muốn bắt nạt thì cứ bắt nạt đi, em làm gì cũng đúng hết!”

Bộ dạng trung khuyển ngoan ngoãn của anh khiến tôi bật cười.
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 18


13.

Đúng như tôi dự đoán, Đường Uyển không làm tôi thất vọng.

Chưa đầy mười phút sau, đoạn đối thoại giữa tôi và cô ta trong quán cà phê đã bị tung lên mạng.

Cô ta dùng một tài khoản ẩn danh đăng tải:

“Chị Du Du, em xin lỗi… Nhưng em không hề dây dưa với anh Hàn, chính chị mới là người bắt nạt em.”

“Ở đây chỉ có hai chúng ta, cô còn giả bộ thanh cao làm gì?”

“Cô nghĩ gì mà cho rằng chỉ cần bỏ ra vài triệu là tôi sẽ ly hôn? Cô có biết tài sản của Trình Hàn ít nhất cũng phải hàng chục tỷ không?”

Đoạn hội thoại bị cắt xén, nhưng lại đạt được hiệu ứng cực lớn.

Dân mạng lại lần nữa bùng nổ!

Cộng đồng mạng sôi sục, ai nấy đều hò reo:

“Trời ạ! Đúng là tham tiền đến mất cả liêm sỉ!”

“Người ta nhẫn nhịn đến vậy rồi, thế mà cô ta vẫn thẳng thừng sỉ nhục!”

“Bảo sao Trình tổng yêu thanh mai trúc mã, quả nhiên là người có giáo dưỡng!”

Ngay sau đó, Đường Uyển lần đầu tiên lên tiếng phản hồi những tin đồn, đăng bài với nội dung đầy ẩn ý:

“Vì người mình yêu, có thể nhẫn nhịn mọi uất ức. Nhưng liệu có ai có quyền làm tổn thương người khác, chỉ vì họ có lý do chính đáng? Cảm ơn tất cả mọi người đã quan tâm.”

Nhờ bài đăng này cộng thêm hiệu ứng truyền thông, tin tức về cô ta ngay lập tức leo lên top 1 hot search Weibo.

Nhưng ngay lúc cư dân mạng còn chưa kịp tiếp tục ném đá tôi, một tài khoản Weibo chính chủ đã đăng tải một bài viết phản pháo.

Chính là tài khoản của tôi!

“Rất tốt, Đường Uyển. Cô nói tôi là người thứ ba, vậy hôm nay tôi sẽ trả lại cô toàn bộ sự thật!”

“Vốn dĩ tôi không định lên tiếng, nhưng không thể để mình bị kẻ khác lợi dụng như một con rối. Đây là toàn bộ video quay lại lễ cưới, hãy để sự thật tự lên tiếng.”

“Còn chuyện bồi thường hai triệu? Đừng quên, Đường tiểu thư đã thuê một người đàn ông giả làm chồng tôi để cùng vào khách sạn ngay trong đêm trước hôn lễ. Chỉ yêu cầu cô ta đền tiền chiếc nệm, đã là nhân từ lắm rồi.”

Ngay lập tức, tôi đăng tải toàn bộ video quay lại hôn lễ cùng với đoạn ghi âm trong quán cà phê.

Hóa ra, Trình Hàn ngay từ đầu đã thuê quay phim ghi lại toàn bộ buổi lễ, chính vì vậy dù Đường Uyển có cố gắng cắt ghép thế nào, cô ta cũng không thể thay đổi sự thật.

Hơn nữa, ngay khi bước vào quán cà phê, tôi đã bật chế độ ghi âm, chỉ chờ đến lúc cô ta tự đào hố chôn mình.

Lời đáp trả này chính là đòn chí mạng!

Không dừng lại ở đó, tài khoản chính thức của công ty Trình Thị cũng nhanh chóng đăng một bài viết chấn động:
 
Muốn Làm Nữ Chính? Cô Đến Nhầm Truyện Rồi!
Chương 19


Không dừng lại ở đó, tài khoản chính thức của công ty Trình Thị cũng nhanh chóng đăng một bài viết chấn động:

"Đối với những tin đồn vô căn cứ, hiện chúng tôi đã hoàn tất các thủ tục pháp lý.

Công ty Trình Thị chính thức tuyên bố: Cắt đứt toàn bộ hợp tác với tập đoàn Đường Thị, đồng thời sa thải Đường Uyển khỏi vị trí trong công ty.

Đồng thời, chúng tôi đã hoàn thành hồ sơ kiện tụng, khởi kiện Đường Uyển về tội vu khống, bịa đặt thông tin gây ảnh hưởng đến danh dự cá nhân và doanh nghiệp."

Ngay sau khi bài đăng này xuất hiện, toàn bộ dân mạng bùng nổ.

Một số người từng ủng hộ Đường Uyển lập tức quay xe:

“Ủa??? Hóa ra tất cả chỉ là một màn kịch bẩn thỉu sao?”

"Không ngờ Đường Uyển lại thủ đoạn như vậy, dám bịa đặt chuyện hôn nhân của người khác!”

“Thế mới nói, nhìn người đừng chỉ nhìn bề ngoài!”

Nhưng lúc này, tôi biết…

Đường Uyển chắc chắn chưa cam tâm, cô ta sẽ không dễ dàng chịu thua như vậy.

14.

Lại một cú quay xe chấn động, khiến hệ thống máy chủ của Weibo bị sập ngay lập tức vì lượng truy cập quá tải.

Mãi đến khi Weibo hoạt động trở lại, các bình luận phía dưới bài đăng của tôi đã hoàn toàn đảo ngược.

“Ôi trời! Hóa ra tất cả đều là màn kịch do Đường Uyển tự biên tự diễn sao? Đúng là quá ác độc!”

“Tổng tài thực sự giàu quá… Một cái nệm mà tận hai triệu tệ á? Đúng là thế giới của người giàu, tôi không thể tưởng tượng nổi!”

“Khoan đã, có ai thấy không? Tôi vừa so sánh ảnh chụp, đúng là Lộc Du Du và Đường Uyển có chút giống nhau… Nhưng mà Lộc Du Du đẹp hơn hẳn!”

“Lần đầu tiên quen nhau từ bé đã được gọi là thanh mai trúc mã à? Lý lẽ của fan cô Đường đúng là buồn cười quá!”

Bị phản đòn quá mạnh, Đường Uyển lập tức tắt chức năng bình luận trên Weibo cá nhân, hoàn toàn không dám lên tiếng.

Sau đó, ba mẹ Đường cũng gọi điện thoại cho Trình Hàn, nhưng anh thẳng tay cúp máy.

Tập đoàn Trình Thị chính thức đá nhà họ Đường ra khỏi các dự án lớn, khiến công ty họ rơi vào cuộc khủng hoảng nghiêm trọng.

Và lần cuối cùng tôi gặp lại Đường Uyển…

Là ở đồn cảnh sát.

Với cáo buộc bịa đặt, vu khống, cùng với những tin đồn làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh dự cá nhân, Trình Hàn đã chính thức khởi kiện cô ta.

Cảnh sát đã xác nhận rằng hành vi của Đường Uyển đủ để cấu thành tội phỉ báng, vụ án chính thức được khởi tố.

Nhưng dù đã rơi vào bước đường cùng, cô ta vẫn ngoan cố bám lấy suy nghĩ của mình, nhìn Trình Hàn bằng ánh mắt điên cuồng:

“Anh Hàn! Anh bị cô ta mê hoặc rồi! Chẳng lẽ anh không nhớ những gì mình đã hứa với em sao?”
 
Back
Top Bottom